AI transcript
0:00:14 The problem is, it’s already underway on a time scale of decades, and we have created a fragile world that cannot endure this shift.
0:00:19 People, should they be preparing? Absolutely. That’s quite scary.
0:00:26 Dr. Brett Weinstein is an evolutionary biologist and former professor, uncovering the world’s most pressing and controversial issues,
0:00:30 and offering his solutions to save humanity from a destructive future.
0:00:35 Humanity is in terrible danger, and the number of existential threats is growing.
0:00:41 For example, I am profoundly concerned we are going to squander the lesson of COVID.
0:00:47 You can see the complete collapse of journalism, our political institutions, our courts, they all fail.
0:00:52 The tragedy is, most people don’t know that we are still not being honest about the origin of COVID.
0:00:58 And the truth is, but our political institutions don’t want to talk about it,
0:01:01 which is going to mean that the failures are going to come back.
0:01:03 Is there anything else on your list of concerns?
0:01:08 So I have five different existential threats that AI poses, and we will go through them.
0:01:15 But we have no evolutionary preparedness for living in a world where a computer can out-compete a human being.
0:01:17 That’s a dangerous world to live in.
0:01:21 Is there anything we can do to prepare or to avert this crisis?
0:01:23 Yes, here’s what I suggest.
0:01:28 Brent, of all these existential threats, is there one that’s at the very top of your list?
0:01:31 Yes, there’s nothing more dangerous than this, and that is…
0:01:38 This is a sentence I never thought I’d say in my life.
0:01:42 We’ve just hit seven million subscribers on YouTube, and I want to say a huge thank you to all of you
0:01:47 that show up here every Monday and Thursday to watch our conversations.
0:01:50 From the bottom of my heart, but also on behalf of my team, who you don’t always get to meet,
0:01:55 there’s almost 50 people now behind the Diary of a CEO that work to put this together.
0:01:57 So from all of us, thank you so much.
0:02:01 We did a raffle last month, and we gave away prizes for people that subscribed to the show
0:02:03 up until seven million subscribers.
0:02:06 And you guys loved that raffle so much that we’re going to continue it.
0:02:10 So every single month, we’re giving away Money Can’t Buy prizes,
0:02:16 including meetings with me, invites to our events, and a thousand pound gift vouchers to anyone that subscribes to the Diary of a CEO.
0:02:18 There’s now more than seven million of you.
0:02:21 So if you make the decision to subscribe today, you can be one of those lucky people.
0:02:23 Thank you from the bottom of my heart.
0:02:24 Let’s get to the conversation.
0:02:33 Brett, who are you and what mission are you on?
0:02:37 And when I ask that second question, I’m looking at the full body of your work,
0:02:42 and I’m trying to encapsulate it maybe in just a couple of sentences.
0:02:43 Sure.
0:02:46 I am an evolutionary biologist.
0:02:59 I’m a former college professor who has been cast into the role of a public intellectual by bizarre events at my college.
0:03:05 I am on a mission and I’m afraid it’s going to sound weird to people.
0:03:09 I think humanity is in terrible danger.
0:03:21 I think we worry about the wrong things and I do not have any reason to believe that anything I could do is going to change the fate of humanity.
0:03:25 But I feel obligated to try.
0:03:32 That is to say, if we’re going to be doomed by our errors and I know something about what those errors are,
0:03:41 then it falls to me to try to make that clear to people and processes that might have the power to redirect us.
0:03:46 So I’m making that effort even though, frankly, I think it’s unlikely to work.
0:03:48 That’s quite scary, Brett.
0:03:51 Yep, I’ve gotten over that part.
0:03:56 What exactly are you referring to when you say that you think humanity might be doomed?
0:04:00 There’s a basic set of premises that just comes out of biology.
0:04:06 No species is forever and that includes our species no matter what I or anyone else does.
0:04:13 But the objective of the exercise is really to stave off extinction as long as possible.
0:04:17 And I believe that that is a valid thing to do.
0:04:24 It is a vital thing to do even if in the end we know that no matter how successful we were,
0:04:32 we’re not going to escape the destruction of the solar system, we’re not going to escape the collision of our galaxy into another.
0:04:39 And even if we did, ultimately the universe has a fate and it will take us out with it if we beat every odd.
0:04:43 But why are we in trouble?
0:04:54 Well, we’re in trouble because all creatures are well built for the environments in which we evolved.
0:05:02 And human beings suffer from something that my wife Heather and I in our book call hyper novelty.
0:05:09 So novelty is the state of something being not what you are evolutionarily prepared for.
0:05:12 And human beings are very good at dealing with novelty.
0:05:22 But what we’re doing in the present is we’re creating a rate of change that is so rapid that there is no conceivable way for us to keep up.
0:05:30 We cannot adapt fast enough to keep up with the novel influences that we are forcing upon ourselves.
0:05:41 And what that means is that with each passing year, we end up ever more poorly adapted to the life that we have to lead.
0:05:54 And it’s gotten so bad that the environments that we live in as adults don’t even resemble the environments that existed for adults when we were kids.
0:06:00 The reason that human beings have a longer developmental period than any other creature that has ever existed on this planet
0:06:09 is that you need a long developmental period for us to acquire the insight and the nuance in order to be a functional adult.
0:06:18 That program doesn’t work if the environment in which you are picking up those lessons is unrelated to the environment in which you have to do the adult stuff.
0:06:19 It’s a non sequitur.
0:06:22 So that’s why we’re in trouble.
0:06:25 We have technologies that are powerful enough to destroy us.
0:06:32 We have processes that we have unleashed the consequences of which we can scarcely imagine.
0:06:39 And as these things proliferate, the number of existential threats to humanity is just simply growing.
0:06:41 We have to rein in that problem.
0:06:50 The proliferation of existential threats means that the moment at which we blink out as a species is getting closer.
0:06:52 If it isn’t this that takes us out, it’ll be that.
0:06:54 We have to arrest that process.
0:07:01 Of all these pressing concerns and of all these existential threats, is there one that’s at the very top of your list of concerns?
0:07:07 Well, they’re not even completely separable.
0:07:18 So for example, we are politically obsessed in this country and across the Western world with anthropogenic climate change.
0:07:19 I’m sure you’ve noticed.
0:07:21 What is anthropogenic climate change?
0:07:31 Anthropogenic climate change is a change in the average conditions on planet Earth that is driven by human activity.
0:07:39 So the claim is that CO2 traps heat from the sun, causing the mean temperature to rise.
0:07:50 That will have impacts on, for example, how much ice persists at high altitudes and in the Arctic and the other cold regions.
0:07:58 And that that then is part of a positive feedback where, because ice is white, it reflects the sun’s energy back into space.
0:08:05 So the more ice that melts, the darker the world becomes, the more light it absorbs, the warmer it becomes.
0:08:09 So that positive feedback is actually a real reason for concern.
0:08:21 However, the increasingly model driven mania about global warming is at odds with what we understand about models.
0:08:26 Models are not a valid test of a hypothesis in a complex system.
0:08:27 They can’t be.
0:08:31 So we are treating these models as if they tell us what’s going to happen.
0:08:35 And that is not a philosophically valid thing to do.
0:08:47 But it is also just simply not in keeping with an understanding of the underlying requirements for functional science.
0:09:02 If you were in climatology today and you attempted to publish a paper that said actually anthropogenic climate change is only a quarter as bad as we fear.
0:09:10 You would have great difficulty publishing that and you would experience a spectacular decrease in your viability as an academic.
0:09:18 So what we can infer from that is that we probably have a lot of papers that point in a direction that the field is interested in promoting.
0:09:21 And that we have a dearth of papers that might point in the other direction.
0:09:27 So in effect, when we look at the sum total of papers and we say, oh my God, they all say the same thing, we’re in big trouble.
0:09:32 Well, do they all say the same thing because we’re in big trouble and that’s what an honest analysis would give you?
0:09:36 Or is that just an echo of what we put into the system?
0:09:41 So I’m much less worried about anthropogenic climate change.
0:09:49 And I’m much more worried about some other threats that, to my way of thinking, clearly dwarf it in magnitude.
0:09:55 So we have several problems related to space weather.
0:10:02 The sun goes through a cycle, an 11-year sunspot cycle.
0:10:07 Those sunspots often release solar flares.
0:10:13 Those solar flares are in general directed randomly off the sun.
0:10:19 And because the Earth is only in one spot, most of the solar flares that the sun flings off don’t hit us.
0:10:20 What’s a solar flare?
0:10:25 A solar flare is, well, it’s really the coronal mass ejection that is the important part.
0:10:32 The flare is the thing you see on the sun that looks like a big flame sort of flipping off the sun.
0:10:40 When it does that, that actually, in many cases, ejects a concentrated glob of plasma, right?
0:10:45 These are charged particles and they get flung off.
0:10:48 They get flung off at speeds that are not consistent.
0:10:49 They’re not moving at the speed of light.
0:10:51 They’re moving at the speed of stuff, right?
0:10:54 And the speed of stuff is variable.
0:11:01 But a couple of days after a solar flare that releases a coronal mass ejection in the direction of the Earth,
0:11:03 we get a wave of these charged particles.
0:11:04 Across the Earth?
0:11:05 Yeah.
0:11:10 And that causes things that we are all familiar with.
0:11:17 Whether you’ve seen it or not, this increases the aurora borealis, for example, the northern lights.
0:11:20 So it’s a very spectacular show and you probably are aware.
0:11:29 Maybe you saw it yourself, but we recently had an aurora that reached as far south as Puerto Rico, right?
0:11:32 That’s a really unusual thing to happen.
0:11:35 And even more unusual is the fact…
0:11:38 So they usually reach sort of the top part of the Earth?
0:11:39 Is that right?
0:11:45 Yeah, if you’re up near the Arctic Circle, you see these things regularly.
0:11:48 The farther south you are, the less likely you are to see them.
0:11:51 Yeah, I saw it in north Sweden, sort of Iceland as well.
0:11:53 Perfect place.
0:11:57 But for people to see it in Puerto Rico is highly unusual.
0:12:05 And you would think that that indicates that the burst of plasma that hit the Earth was in some way highly unusual.
0:12:06 And it wasn’t.
0:12:08 Something else is going on.
0:12:14 That aurora reached farther south than it should have based on the magnitude of the coronal mass ejection,
0:12:18 which was substantial, but hardly unprecedented.
0:12:28 Now, what most people don’t know is that there was a major solar storm that hit the Earth in 1859.
0:12:31 It goes by the name of the Carrington event,
0:12:36 named for the astronomer who realized that the weird effects that happened on Earth
0:12:39 were correlated to something he had seen on the Sun.
0:12:47 He had effectively put those two, he had seen the flare and then deduced that this was related to it.
0:12:52 Now, in 1859, the world was not a very electrical place.
0:12:55 In fact, the primary use of electricity was telegraphs.
0:13:01 And at the time, this burst of plasma caused those telegraphs.
0:13:03 Stations caught fire.
0:13:04 The entire network went down.
0:13:08 Telegraph operators were shocked at their stations.
0:13:12 Messages could be sent even though there was no power being delivered to the system.
0:13:18 It went down and the induced charge in the wires was enough for telegraph operators to send messages over distances.
0:13:22 So it was very dramatic if you were involved in telegraphs.
0:13:25 But for the rest of humanity, it was a minor event.
0:13:28 Now, we live in a very different world.
0:13:31 We live in a world where everything has an electrical component.
0:13:36 The way our cars function, the way food shows up in the supermarket,
0:13:42 the way air travel and air traffic control works, all of these things are heavily electrical.
0:13:51 And they are all tremendously vulnerable to the EMP effects that will come with a major solar impact.
0:13:53 What’s the EMP effect?
0:14:01 It’s an electromagnetic pulse, which is basically an induced charge in electrically active materials.
0:14:07 So it’s the kind of thing that a big enough one will fry every computer,
0:14:10 will take most of the cars off the road.
0:14:22 And what we don’t commonly know is that our grids, the grids that operate all of our electrical devices,
0:14:32 they operate with these transformers, which control the flow of current.
0:14:37 These transformers are huge, complicated machines.
0:14:44 And if you needed one and you ordered it today, it would take a year for you to get it.
0:14:49 If the world suddenly needed 70 of them or 100 of them, there’s no telling what would happen.
0:14:59 So while we all have the experience of a power outage causing us to lose electricity for hours or days,
0:15:04 it is quite conceivable that a solar storm that took out a significant number of transformers
0:15:09 could take a continent and turn it dark with no plan for bringing the lights back on.
0:15:12 They would go out and they wouldn’t come back.
0:15:16 And this is a ridiculous risk to run.
0:15:20 The transformers can be hardened against us.
0:15:28 They cannot be perfectly immunized from this effect, but they can be hardened with well understood architecture,
0:15:36 architecture that effectively grounds out the EMP so that the transformer comes back on after the event.
0:15:38 But we don’t do it.
0:15:52 So we are running an incredibly large risk of a section of a continent or an entire continent going dark with no backup plan.
0:16:01 To me, the risk of that dwarfs anything that might be true about anthropogenic climate change.
0:16:10 What’s more, you’ve probably heard that pole shifts happen.
0:16:16 That the North Pole isn’t always where the North Pole currently is and that sometimes these things flip.
0:16:20 That’s always struck me as an extremely dangerous condition.
0:16:26 And I always assumed, well, what are the chances you’re going to be alive?
0:16:31 You know, if you were alive within 500 years of a pole flip, that would be kind of a close call.
0:16:34 But what are the chances going to happen during your lifetime?
0:16:39 Well, we are actually living in a moment where the pole is actively migrating.
0:16:43 We are in the midst of what’s called a polar excursion.
0:16:53 The pole seems to be flipping and it seems to be flipping at the same time that our electromagnetic field of the Earth is decreasing.
0:17:02 Now, that decreasing field means that what’s flung off the Sun has a bigger impact on Earth than it would ordinarily have.
0:17:06 And that pole flip threatens chaos.
0:17:17 You could imagine if we feared Y2K, right, that a programming error, failure to account for the fact that you were going to have this turnover in the dates worried people,
0:17:21 that an actual pole flip would create chaos.
0:17:36 And the fact that we are not at least as worried, if not 10 times as worried about the fact that we are living through a polar excursion and a radical decrease in the strength of our electromagnetic field on Earth says that we just have our priorities wrong.
0:17:38 What is causing the pole to flip?
0:17:39 And what does that mean?
0:17:44 Because when I think about a pole flip, does that mean the North Pole just moves a little bit?
0:17:47 The South Pole moves a little bit?
0:17:49 It’s not a little bit.
0:17:54 These things are going to move radically.
0:17:58 And the rate at which they are moving is accelerated.
0:18:03 This is happening on a timescale that’s highly relevant to you and me.
0:18:09 We are both likely to be here to see the full shift, whatever that full shift entails.
0:18:11 And they’re not always the same.
0:18:12 So it’s a little hard to predict.
0:18:15 Now, I will say this is not my area of expertise.
0:18:20 I have learned tremendously from others.
0:18:26 Ben Davidson being the primary person, somebody I had on the Dark Horse podcast.
0:18:42 And he has a very compelling model, a hypothesis that I believe does explain many otherwise difficult to explain features of our solar environment.
0:18:49 His explanation is that the solar system is moving constantly within the galaxy.
0:18:56 And that the galaxy, by its very nature, contains an oscillating electromagnetic sheet.
0:19:03 And as the solar system moves through that sheet, we cross the plane in the middle,
0:19:10 which causes all the electrically active entities to experience an inversion.
0:19:11 The sun experiences an inversion.
0:19:13 The other planets experience an inversion.
0:19:15 The earth experiences an inversion.
0:19:19 When you say inversion, you mean the sort of electromagnetic sense?
0:19:24 Yeah, it’s the direction of pull.
0:19:29 When we talk about electromagnetism, we’re talking about attraction and repulsion.
0:19:34 And if you imagine that you flipped the sign on everything because you just crossed the middle of something,
0:19:42 like if you were holding a magnet here and the north side is down and the south side is up and you moved another magnet by it,
0:19:47 the direction of pull would shift as you crossed that equator.
0:19:51 So we are crossing something like an equator of the galaxy.
0:19:57 And that cross is causing anomalous behavior on earth, but it’s also causing it,
0:20:04 that we know on eight of the nine other planets and the ninth planet, we just simply don’t have the data yet.
0:20:05 It’s not that we know it.
0:20:06 It’s somehow immune to it.
0:20:09 And we’re seeing anomalous behavior on the sun.
0:20:17 So what I understand is that there’s a story about the galaxy that we barely know.
0:20:24 That story interfaces with many things that we do know from the fossil record, from geology,
0:20:34 which are hard to explain why does the pole flip and that at the very least we need a concentrated effort where we look into these questions.
0:20:41 And if Ben Davidson has it wrong, if there is no galactic current sheet, if we are not crossing its meridian,
0:20:50 if the electromagnetic field is decreasing but is about to turn around rather than continue to decline, then we should find that out.
0:21:04 But I think what we would find out if we looked deeply into this, if we took it seriously, is that there is a threat to humanity that has very little to do with anything anthropogenic.
0:21:12 The only important component that is anthropogenic is that we have created a fragile world that cannot endure this shift.
0:21:14 What does anthropogenic mean?
0:21:15 Human made.
0:21:16 Human made.
0:21:24 So anthropogenic climate change means that we put a lot of carbon into the atmosphere that wasn’t there before, which we certainly have.
0:21:34 Our fuels are made of carbon and when we break these more complex carbon molecules, carbon dioxide is released.
0:21:39 That’s not really a bad thing inherently because carbon dioxide isn’t a poison.
0:21:49 So taking these rings of carbon and breaking it into carbon dioxide and water is not the worst way to get energy if you can do it cleanly.
0:22:04 But the problem is there’s an old equation called the Arrhenius equation, which tells us that CO2 will actually cause the retention of heat from the sun.
0:22:10 As I mentioned at the beginning, the fact of trapping a little extra heat might not be that important.
0:22:19 We’re not for the fact that there’s a positive feedback that involves the whiteness of the poles, the amount of energy bounced back into space, which keeps us cool.
0:22:24 And as the poles melt, the earth becomes darker, it traps more heat.
0:22:30 So that’s an anthropogenic effect because we’ve released all of this carbon that was trapped in fossil fuel deposits.
0:22:34 So on this point of the poles shifting, I just want to make sure I’m super clear.
0:22:38 Do you actually mean that the north and south pole would move?
0:22:45 Well, this is, in my opinion, up in the air.
0:22:57 Very serious people have inferred from various kinds of evidence that the earth itself might actually rotate or appear to rotate.
0:23:03 That the crust, that is the surface that we live on, could unlock from the mantle.
0:23:09 Currently they are locked together, but it could unlock and rotate over the surface of the mantle.
0:23:13 Now, I am not convinced that that can happen.
0:23:15 I’m not convinced it’s impossible.
0:23:26 People as smart as Einstein have considered this possibility, and that in fact it would be driven to happen by the accumulated mass on the pole in the form of ice.
0:23:30 That that would actually drag it towards the equator if they became unlocked.
0:23:36 So we have really two different disaster scenarios that could unfold.
0:23:43 One involves simply the magnetic orientation of the earth shifting and leaving the crust where it is.
0:23:47 And the other involving the crust actually rotating.
0:23:56 The reason that I am doubtful about the crust rotating, and I wouldn’t bet strongly in either direction.
0:24:10 But the reason that I am doubtful is that as a biologist, I find the idea that the pole would move to the equator hard to reconcile with the distribution of species that we see on the earth.
0:24:15 So there’s something that doesn’t quite fit about that story for me.
0:24:21 It would require something in the biology that I believe is not described.
0:24:25 It’s possible I can imagine things that would do it, but I don’t see it.
0:24:34 So I’m hesitant about the idea of the crust unlocking, but I don’t regard it as nothing to worry about.
0:24:51 Just so I’m clear, when you point to evolutionary history having sort of the distribution of species on the earth giving a clue, are you essentially saying that if this had happened in the past, we wouldn’t see through the fossil records that certain species exist around the equator?
0:25:06 Yeah, and you know, let’s take the example of the Amazon. So there’s a very famous biological experiment by kind of an old school biologist who I did have the good fortune of meeting many years ago, a guy named Paul Collin Vaux,
0:25:20 who was testing the question. There was a debate in biology about whether or not the Amazon became a grassland during glaciation and became a forest during interglacial periods.
0:25:33 And he went on one of these sort of old school excursions into the Amazon to take pollen cores from lakes, which is interesting. It’s not a lake filled environment.
0:25:43 But anyway, he found locations, took these pollen cores, which should tell the tale because we can tell which pollen you’re looking at and it gets laid down in layers.
0:25:57 And so if it was flipping back and forth between a grassland and a forest, you could see it. That was not what they came up with. What they came up with is this has been a forest and it has remained a forest without being a grassland.
0:26:15 Now the problem is, if you move it 90 degrees off, that should drive all of the creatures there extinct and you should have to go through some process that causes either massive migration from somewhere else or re-evolution.
0:26:25 And the problem is this model in which we are passing through this electromagnetic sheet every 12,000 years just doesn’t leave time for these processes.
0:26:35 So you would expect the Amazon would have many fewer species in it than it does. And I will tell you as somebody who has worked in the Neotropics, including the Amazon,
0:26:46 one of the paradoxes about the creatures that are in this environment is that they are absolutely ferocious competitors that are very fragile.
0:26:59 They require very narrow sets of conditions in order to live. So the idea that there’s some radical upheaval in their climate that leaves them standing, that’s hard for me to square.
0:27:20 But anyway, what I would love is for a robust scientific institution of some kind to delve deeply into the set of questions involving this apparent 12,000 year disaster cycle, the electromagnetic sheet in the galaxy,
0:27:26 our location in that pattern and figure out what we do need to worry about and what we don’t.
0:27:41 And if it’s not that second possibility that the crust itself is just sort of shifting and the mantle is staying in the same position, the first possibility is that there’s just a movement of sort of electromagnetic poles.
0:27:42 Yeah.
0:27:44 The North and South poles stay in the same place.
0:27:49 The axis of rotation could stay in the same place.
0:27:50 Right, okay.
0:28:07 And then the poles migrate to somewhere new. And my understanding is that that migration is not the simple thing that I and probably you learned when you heard that there was a pole shift where you hear it’s like, you know, it just flips over.
0:28:18 They are migrating around and actually the path of migration is something that is being tracked, not widely discussed for some reason, but it is being tracked and it’s accelerating as I mentioned.
0:28:26 What’s the risk of that and how long does something like that take if we look, if we think back to our history?
0:28:38 Well, I am coming to understand this and what I’m recognizing is that the rate is far faster than I had understood and that it’s already underway.
0:28:44 So that’s an interesting fact we’re talking about on the scale of decades.
0:28:53 We are in the middle of a solar maximum in the sunspot cycle.
0:29:07 So that aurora that you saw, I guess, a month and a half or so ago, that was part of this very active period of sunspots in which we took a very substantial coronal mass ejection.
0:29:24 That pattern of sunspots will wane and we will go into a period of calm during which presumably the magnetic field will continue to decrease and then the sunspots will return 11 years down the road.
0:29:25 11 years?
0:29:26 Yeah.
0:29:32 So I am concerned that probably we get away with it.
0:29:48 The level of decrease in the magnetic field is substantial, but that we still have enough protection from it that we will get through this sunspot cycle and be unscathed and then we’ll have a period of calm while the electromagnetic field continues to decrease.
0:29:53 And then the next sunspot cycle will be much more perilous.
0:29:56 Now, you know, this can change tomorrow, right?
0:30:07 These sunspots come around the sun and then they disappear onto the other side, you know, and it takes a month to do a full cycle.
0:30:09 New sunspots are being born.
0:30:12 A monster could arrive tomorrow.
0:30:19 It could rotate and point to the earth and it could fling off a coronal mass ejection at the wrong moment or not.
0:30:25 You know, there’s a lot of luck of the draw in there, but we should be paying a lot more attention than we are.
0:30:32 And what could we do to prepare or to sort of avoid the catastrophe?
0:30:51 It depends on how catastrophic it is. And what I would say is I’m somebody who, for whatever reason, I sometimes struggle with mundane day-to-day organizational tasks, but I’m very good in an emergency.
0:30:59 And the emergency answer is pretty clear here, which is you get your house in order, right?
0:31:06 You look at the fragility of our world and you start with the low hanging fruit.
0:31:15 You take care of the stuff that’s low cost and high impact in terms of increasing our robustness and you do that first.
0:31:29 So top two things on my list would be you harden the grids by retrofitting these transformers so that they ground out rather than fry.
0:31:38 That’s one. And the second one is you look at our nuclear reactors and you realize that we’ve been setting ourselves up.
0:31:47 We built a doomsday device, I think, accidentally. And the problem is a compound problem.
0:32:03 What I didn’t know about nuclear reactors until the Fukushima accident, at which point I did a lot of research, is that they are absolutely dependent on an electrical supply to keep them from melting down.
0:32:17 You have to have an energy input. Now if you have something like an earthquake, a tsunami, a disruption, the reactors will shut themselves down if they have time.
0:32:25 But that doesn’t get you out of the woods because you have to put energy in in order to keep the cooling water flowing.
0:32:33 And that cooling water is not just about keeping the reactors cool, it’s also about keeping the fuel pools cool.
0:32:38 So the fuel pools are where fuel is taken after it’s removed from the reactor.
0:32:46 Now for something like five years, a set of rods taken out of a reactor is releasing what’s called decay heat.
0:32:54 That decay heat is sufficient to boil the water out of these fuel pools if you’re not constantly circulating new cold water in there.
0:33:05 So these fuel pools look like they’re unimportant, but if you cut the power, you’ve started the stopwatch, right?
0:33:09 That water is going to boil off, and when that water boils off, they’re going to catch fire.
0:33:13 The cladding on the rods will literally catch fire from the heat.
0:33:28 Now the reactors, for reasons that are almost too boring to recount, contain not only the fuel rods from the most recent five years of refuelings,
0:33:33 but they also contain decades of rods that we never found any other solution for, stuff.
0:33:35 What are these rods? These are sort of nuclear rods.
0:33:47 Yeah, these are nuclear, basically they are physical rods clad in something called zirconium that contain fuel pellets.
0:33:52 This is uranium that has been packed in a particular way.
0:34:03 These rods get loaded into the reactor, and then there’s another set of rods that are used to modulate how much the rods interact with each other.
0:34:08 You pull the modulator out and you get a chain reaction.
0:34:13 You put the rods, the control rods back in, and it tamps down the reaction.
0:34:17 So in an earthquake, you tamp down the reaction, right?
0:34:23 And then you’re not putting out power, but you do need to put power in to keep it cool.
0:34:28 If the power goes and the water boils off, the thing will explode.
0:34:38 As we saw in Fukushima, you had a situation in which the cooling water literally got torn apart into hydrogen and oxygen.
0:34:48 So it goes from a coolant to an explosive, and we had multiple explosions where the hydrogen-oxygen mixture just blew the buildings apart.
0:34:56 But the rods that have been stored for decades in these pools, and the pools literally sit there right next to the reactor.
0:35:01 So if you lose control of one of these reactors, it threatens to take out the pool, right?
0:35:05 And the pool can go dry if you can’t circulate water through it.
0:35:12 The pool can crack and all the water can drain out, and then there’s not even a way that you could put water in and stop it.
0:35:17 And my point is that when that happens, it’s going to create a fire.
0:35:24 That fire is going to start spewing highly radioactive material into the atmosphere right around the plant.
0:35:31 And that’s going to make it impossible for human beings to do even the heroic stuff that we’ve seen in both Fukushima and Chernobyl.
0:35:34 And you’re going to lose control of the site.
0:35:42 Now, combine what I just told you with the fact that we have a grid that is vulnerable to going down and not coming back up for months.
0:35:46 And the question is, well, do we start losing nuclear reactors?
0:35:56 Things that if we could keep power flowing to them, could remain cool and not blow up, but as soon as we lose control of them, boom.
0:36:02 There are 400 nuclear reactors on Earth today, civilian nuclear reactors.
0:36:09 The world will look like a very different place if they all lose not only the containment of the reactor itself,
0:36:14 but all of the built-up material that exists in those fuel pools.
0:36:20 Some of the isotopes in those fuel pools have lives of 200,000 years.
0:36:24 So you don’t want to live in a world in which these things have gotten away from us,
0:36:29 and all of that radioactive material has been liberated into the atmosphere by fires.
0:36:37 So second thing on my list, right after hardening the grid by improving these transformers,
0:36:43 is that you take all of the fuel in the spent fuel pools that is cool enough to remove
0:36:46 and you put it into what’s called dry cask storage.
0:36:54 Dry cask storage are these sort of fancy containers that don’t require you to circulate water through them.
0:36:58 They just sit there inert. You could leave them for a thousand years.
0:37:06 So the risk to humanity would be hugely decreased if we took all of the fuel that doesn’t have to be in the pools
0:37:12 and we got it out of there and we put it in a place that we don’t have to pay attention to it in order for it to remain contained.
0:37:14 Why don’t people do that?
0:37:15 It costs money.
0:37:16 It’s too expensive.
0:37:24 No, it’s not too expensive. I mean, both of these measures are so cheap compared to the risk that we’re running
0:37:28 that I think you would have to be positively mad not to spend the money.
0:37:30 It’s just more expensive.
0:37:32 Yeah, it’s more expensive, you know.
0:37:37 Okay, so is the incentives to do that aren’t clear?
0:37:43 Well, not only are the incentives not clear, but this is why you need good governance.
0:37:47 For those who think that markets just simply solve every problem.
0:37:54 If competitors are making the decision whether or not to take their spent fuel and put it in dry casks,
0:38:00 well, the competitor that decides not to outcompetes the competitor that decides to do it because their bottom line is better.
0:38:09 But what you need is good governance to say, “Actually, you all have to put everything that can go into dry cask storage
0:38:12 as soon as it can go for humanity’s safety.”
0:38:17 Is that anything we can do on an individual level to prepare or to avert this crisis?
0:38:20 Yes. Here’s what I suggest.
0:38:27 Let’s talk about it on podcasts and hope that somebody with power realizes how dangerous this stuff is
0:38:34 and starts the correct initiative within some governmental structure that remembers how to do its job.
0:38:39 Is there anything else that, you know, people often think about prepping and preparing for these kinds of things,
0:38:45 big digging a bunker under their house and hiding in there or having supplies?
0:38:54 Well, so, look, I think preparing at all scales is a good idea.
0:38:59 We face many different scenarios.
0:39:03 Some of them aren’t survivable, okay?
0:39:07 Well, if you’ve prepared and you hit an unsurvivable scenario,
0:39:11 I guess you could make an argument that you didn’t make as much of the time you had,
0:39:13 but I don’t find that very compelling.
0:39:26 I think that the low-hanging fruit phenomenon is the consequence of something that is essentially universal,
0:39:30 which is a pattern of diminishing returns, right?
0:39:38 Diminishing returns means that over time, if you keep putting the same solution to a problem,
0:39:41 you get less and less benefit.
0:39:43 But it has a positive side, too.
0:39:48 A diminishing returns curve has this very steep face on it, right?
0:39:51 That face is the bargain face.
0:39:56 That’s the face where you get a ton of benefit for a small amount of investment.
0:40:02 You should certainly do all the stuff up until you get to that point where it goes from a steep face to a plateau.
0:40:05 So let’s just do that, right?
0:40:14 Who knows? Maybe the calculations about the galactic current sheet are off
0:40:18 because there aren’t enough people studying it and we just don’t get it yet, okay?
0:40:22 Maybe there’s 500 more years than we think, right?
0:40:27 Maybe there’s some factor we haven’t found yet that has some impact on the system we don’t know.
0:40:36 So you should always be doing the stuff that makes you more capable of surviving the disaster, even if you think it’s not enough.
0:40:41 And then, hopefully, you discover things are better than you think.
0:40:43 So we should be doing that at every scale.
0:40:47 And yes, people, should they be preparing? Absolutely.
0:40:50 Should they spend everything on it? No.
0:40:51 Do you prepare in any way?
0:40:52 Oh, yeah.
0:40:53 What does that look like for you?
0:40:57 Well, you know, I have little rules for myself.
0:41:08 One, I realized, okay, if we were to take a, if we were to map out all of the things that I’m worried are a threat.
0:41:17 And then you say, well, which are the ones that you’re going to have an extremely difficult time affecting your likelihood of surviving it?
0:41:19 Okay, I’m going to ignore those.
0:41:20 Yeah.
0:41:25 But why would I spend everything on a solution that’s almost certain to fail anyway?
0:41:26 Right?
0:41:28 I mean, none of us are getting out of here alive.
0:41:37 So at some level, you can just say, look, there are things that aren’t worth preparing for either because they’re too unlikely or because they’re too catastrophic and you’re not getting out of it.
0:41:39 And maybe you wouldn’t want to live in such a world anyway.
0:41:40 Bingo.
0:41:49 That’s the next thing is, you know, I’m not sure how thrilled I am about a world in which 400 civilian nuclear reactors have spilled.
0:41:57 Spilled the entire history of their functioning into the environment.
0:42:06 I’m much more animated about getting us to reduce that hazard on the front end than surviving it if it occurs.
0:42:16 So I think people should look at their life and they should probably go through a little period of alarm.
0:42:24 If you look at the way your life works and then we flip the electricity off, right?
0:42:31 Suppose your continent loses electricity for a year.
0:42:33 How well prepared are you for that?
0:42:34 Me?
0:42:35 Totally unprepared.
0:42:36 Totally unprepared.
0:42:41 My Tesla outside has like 50 miles left on it, so I wouldn’t even be able to get far from here.
0:42:42 Right.
0:42:43 So that’s not a good plan.
0:42:46 But there are things you can do, right?
0:42:47 You can.
0:42:52 Let’s put it this way.
0:42:54 The power going out for a year.
0:42:59 That’s a pretty far down the list scenario.
0:43:01 That’s pretty catastrophic.
0:43:15 I wrote an article for Unheard in which I painted a scenario in which the sun did trigger the collapse of just a part of the North American grid.
0:43:23 And I described how that was going to result in the extinction of humanity and approximately how long it would take.
0:43:27 It was surprising how easy it was to write it, actually.
0:43:32 But could the power go out for two weeks?
0:43:33 Yeah.
0:43:45 How, you know, how hard is it for you to prepare yourself and your family so that in a two week grid down scenario, you’d be able to get through?
0:43:49 Well, it depends if it’s summer or winter, right?
0:43:51 If it’s summer, it looks like one thing.
0:43:56 You really need food and water.
0:44:08 If it’s winter, depending upon where you live, you might need to figure out how you’re going to generate heat enough to keep you, I would say, you want to go beyond alive.
0:44:14 You want to get to where your family feels comfortable.
0:44:17 But, you know, could you edit down to one room?
0:44:19 Could you keep that room warm?
0:44:20 How would you do it?
0:44:30 You know, you don’t want to have to run through that in the circumstance because a two week scenario, I mean, that just simply happens.
0:44:34 So anyway, yeah, I think prepping is a great idea for many reasons.
0:44:36 For one thing, it’s mentally clarify, right?
0:44:46 Just even understanding how dependent we all are on the systems around us makes us better citizens.
0:44:48 So let’s say we managed to avoid the solar flare.
0:44:49 Yep.
0:44:53 What else is sort of front of mind for you in terms of concerns at the moment?
0:45:00 I’m very worried about the absolute collapse of our institutions.
0:45:07 I cannot think of a single sizable institution that still functions in any meaningful way.
0:45:14 Many of our institutions actually function to the inverse of the purpose for which they were created.
0:45:18 When you say collapse of institutions, which institutions are you referring to?
0:45:26 I believe I mean all of them and I will just give you some examples.
0:45:31 In the world I grew up in, there was something called a newspaper.
0:45:35 The newspaper was far from perfect.
0:45:37 It reported a lot of garbage.
0:45:43 There was a lot of propaganda in it and there was a lot of wrong headed stuff that got reported as if it was true.
0:45:54 So I’m not pretending that it was a source of facts that one could just simply go to to look them up.
0:46:13 However, I now live in a world in which the newspapers look like the newspapers grew up with, but they seem to bend over backwards not to report the news.
0:46:24 And then they finally do report the news only when it becomes so embarrassing for it not to show up there that it would reveal how broken they are if it didn’t get said.
0:46:27 And that’s not normal.
0:46:31 We should be trying to make sense of the world.
0:46:42 You can tell this isn’t normal because if there was a newspaper that just simply did what the newspapers of old did that had a newsroom.
0:46:43 It had a budget.
0:46:46 It sent people to places where important things were happening.
0:46:54 It assigned them the job of talking to people and seeking the facts and soliciting documents and taking pictures and all of that stuff.
0:47:03 And it did its best to give you a view of the world as that flawed newsroom the best it could best sense it could make.
0:47:05 Would you subscribe?
0:47:06 Yes.
0:47:07 You and everybody else.
0:47:18 Well, I think I would have to check myself there because what I think I would do is probably different to what my innate biases might lead me to do and to click on.
0:47:35 Well, I will tell you that in a world where we are all quite unsure about what’s actually taking place even just the basic facts that if there was such an object I think it’s a slam dunk you’d sign up even if you don’t spot it.
0:47:47 Because the disadvantage when other people have access to the facts just not knowing what it is that they’re even talking about would be it would be like everybody in the room knows a secret and you don’t.
0:47:51 But do we want the news or do we want confirmation of our existing beliefs?
0:47:59 Well, I think people differ and I think it is very easy to get addicted to confirmation bias.
0:48:11 But I also think that that’s downstream of the failure of another institution or academic institutions or schools do not teach people how thinking works.
0:48:23 And if you know how thinking works then you understand that actually confirmation bias will get you killed.
0:48:27 You don’t want to be told something comforting.
0:48:38 You want to be told something true because the comfort actually comes from utilizing that information to make yourself less vulnerable.
0:48:43 So having a newspaper would be a fantastic thing.
0:48:44 The fact that there are none.
0:49:00 Let’s say that 30% of thinking people would subscribe to a newspaper that just simply tried to do the job and was undaunted by competing incentives.
0:49:03 Well then that’s a slam dunk of a business model wouldn’t you say?
0:49:16 Do you know what’s interesting because I sometimes think that the reason why things I idolize or I would like don’t exist is because there’s actually not a market there for it.
0:49:21 And like simple sort of supply and demand economics mean that someone’s probably tried it and they started probably went bust.
0:49:24 Well, it did.
0:49:27 But I don’t think that’s organic.
0:49:33 I think it is a slam dunk and that the problem is that there is a competing force.
0:49:34 Okay.
0:49:51 And one thing that is true of the way our world is structured is that the go to mechanism for making a fortune is inside information.
0:50:07 Now, innovation also works, but it’s difficult knowing a sector of the market so well that you can beat your competitors because you understand what the future is going to look like is also possible.
0:50:23 But again, difficult and the incentive, the financial incentive to know everything you know and out compete you in the market is so great that you will have a great many competitors struggling to make better sense with the very same data set that you’ve got.
0:50:26 Inside information doesn’t work like that.
0:50:29 If you can get inside information, you can print money.
0:50:34 So for anyone that doesn’t know what inside information means in like the context of business or investing.
0:50:44 Well, in the context so this is one of these things that has a definition has a formal legal definition from the initial context in which it was identified as a as an issue.
0:51:03 But if you are inside of a company and you’re therefore privy to something that is about to be done, then you can utilize that information, which is not available to the public to make money by.
0:51:08 Increasing your holdings decreasing them buying stock options.
0:51:09 And that’s illegal.
0:51:10 Right.
0:51:17 Because obviously this people would use this to make money by creating events and betting on them in advance when nobody else knew.
0:51:24 The problem is that same logic applies in places where the law can’t reach it.
0:51:27 So let me take one example.
0:51:36 They’re in the community of people who ended up sleuthing about the events of covid.
0:51:44 There’s the moment at which covid became a feature of the public discussion at the beginning of 2020.
0:51:50 And then there’s the moment that it appears to have existed in circulation in the world, which is much earlier.
0:51:58 The Wuhan games in October or September of 2019.
0:52:11 If you were privy to the fact that there was a pathogen that was going to circulate that it was going to result in a major upheaval in people’s ability to travel across borders.
0:52:18 That people were going to be fearful and locked in their homes that they were going to be seeking pharmaceutical remedies, whatever.
0:52:28 If you had some sense of what was coming, then you could position yourself in the market so that when it did come, you’d make a mint.
0:52:45 So the question is, when powerful people did hear in September of 2019 that there was a pathogen that was on the loose in China that would spread worldwide.
0:52:51 Was their first instinct to tell the public?
0:52:52 No.
0:52:54 There’s a perverse incentive against it.
0:53:04 So now imagine that you’re ruthless and you recognize that that scenario that I just painted isn’t at all unique.
0:53:13 Any place where you can get the jump on the public with respect to knowing what’s coming is an opportunity to make millions into billions.
0:53:23 So maybe you don’t want the public to have truth seeking institutions that work.
0:53:30 So this, I think, is liable to be the reason that there’s not a single university in the U.S. that still functions.
0:53:31 Really?
0:53:32 You think that’s why?
0:53:33 Yeah.
0:53:41 I think if you had one university that functioned, then certainly that would be the place everybody wanted to send their kids.
0:53:43 I mean, I have two college age kids.
0:53:48 If there was a university that still made sense, it’s the obvious place for them to go.
0:53:50 Why don’t they make sense anymore in your view?
0:53:58 They don’t make sense because, well, there’s multiple layers.
0:54:10 You’ve got a scientific apparatus that is very powerful when it comes to finding the truth and very fragile when it comes to resisting perverse incentives.
0:54:12 As in, like, wokeism.
0:54:15 Wokeism and pressures to be politically correct.
0:54:16 Exactly.
0:54:24 So where is the American university that stood up and said, “I’m sorry, but men can’t become women.”
0:54:25 Right?
0:54:26 They can live as women.
0:54:27 They can dress as women.
0:54:28 There are surgeries.
0:54:29 There are pharmaceuticals.
0:54:36 There’s nothing you can do that takes your birth sex and changes it to the opposite one.
0:54:38 Not a single university said that anywhere?
0:54:39 That’s bizarre.
0:54:47 This is quite personal to you because I was reading actually earlier today about what happened to you at university at Evergreen State University.
0:54:52 And it’s funny because I watched the videos of that event.
0:55:00 I don’t know whether it’s because we now have some distance between those events now, but I just want to say I think what you did was the right thing.
0:55:08 And I think history has made you look more and more correct as time has gone on because I watched it and it just seemed to be a bunch of people living in some kind of collective delusion.
0:55:11 These like people shouting at you in this hallway.
0:55:17 For people that aren’t aware, as I wasn’t aware before I knew you were on your way here, can you explain what happened there?
0:55:22 Because I think it’s kind of evidence of this sort of collective delusion that you’re talking about.
0:55:23 Sure.
0:55:30 There’s a little difficulty because there’s the public story of what happened, right?
0:55:35 The public narrative settled on a set of facts that isn’t exactly right.
0:55:38 It’s not so far off that it doesn’t make the point.
0:55:54 But the basic thing that happened is that my wife and I were very popular professors at a very liberal school that had a very unusual teaching model.
0:55:58 So the school was called the Evergreen State College.
0:56:09 It still exists. The Evergreen State College was founded by radicals who threw out every single structure that would exist in a normal college or university.
0:56:10 There were no departments.
0:56:12 There were no grades.
0:56:16 The administrators did not have the ability to tell you what you had to teach.
0:56:20 There were no requirements about how you taught.
0:56:34 And if you were the kind of person that was interested in figuring out what new might be done in the teaching environment, if you wanted to figure out a new way to teach, it was the perfect place.
0:56:41 That said, many people took the freedom that the college offered and they squandered it.
0:56:45 They weren’t really interested in doing anything other than reducing their workload.
0:56:52 So the college was kind of divided between the professors who thought that this freedom was this gift and we used it.
0:56:55 We ended up being popular.
0:56:58 And then there were other professors who didn’t and they were much less popular.
0:57:02 But in any case, Heather was literally the college’s most popular professor.
0:57:03 She’s your wife?
0:57:04 Yes.
0:57:08 She’s my wife and the co-author of that book you have in front of you.
0:57:10 She was the most popular professor.
0:57:13 I wasn’t too far behind.
0:57:17 We both had the equivalent of tenure, although the place didn’t formally have tenure.
0:57:19 It had something like it.
0:57:23 And so we were not vulnerable.
0:57:27 We were liberated to say what needed to be said.
0:57:33 And what happened is the college hired a new president, a guy named George Bridges.
0:57:42 For whatever reason, George Bridges wanted to completely reimagine the college as a much more standard, much less interesting place.
0:57:53 And in order to do that, he didn’t really have the power because the founders of the college had created a place where the faculty were in a position to just simply say no.
0:57:55 And we would have.
0:58:04 So what he did in order to overcome the faculty was he impaneled a diversity, equity and inclusion committee hand selected.
0:58:16 And he incited a at first cold and increasingly hot battle over race.
0:58:31 It was my job to explain to my colleagues and to anyone involved in the decision making process why the plan that they were proposing would be a disaster for the college.
0:58:41 And although I did have trepidations about standing up because the environment was quite charged.
0:58:44 Like I said, I was a popular professor.
0:58:53 I had the equivalent of tenure and, you know, the worst that could happen is people are going to call me names.
0:59:13 So I did stand up. I stood up at a faculty meeting and the faculty was in the process of voting for a resolution to force every member of the faculty to explain what progress that they had made in the previous year against their own racism.
0:59:24 Right. Now worse, not only were we voting to mandate ourselves to reflect on our own progress against racism that was simply assumed to exist.
0:59:37 But these documents in which we reflected would become official documents that would then be utilized in promotion decisions, firing decisions, these sorts of things.
0:59:48 The point was, that’s a takeover because in my reflection annually I would say, well, actually I’m not a racist.
0:59:52 I’ve made very little progress because there wasn’t an issue to begin with.
0:59:55 And the answer is, well, oh my God, he’s worse than we thought.
0:59:58 He doesn’t even recognize his internal racism, right?
1:00:00 So it was going to be that conversation.
1:00:06 Again, it didn’t threaten me because I already had tenure, but nonetheless I had to say to my colleagues, look, this is a terrible mistake.
1:00:12 I stood up at the faculty meeting and I said this and it of course caused a stir.
1:00:21 Several people came up to me after the vote and they said, we agree with you, but only one other person voted with me across the entire faculty meeting.
1:00:25 70 votes that went the other direction.
1:00:34 And one year later to the day, I didn’t realize that it was the one year anniversary of that event until months later.
1:00:51 But one year later to the day, 50 students that I had never met, I had never met a single one of them streamed through my classroom door, accusing me of racism and demanding that I resign or be fired.
1:01:06 Now, I later came to understand that these 50 students that I had never met had been sent by my faculty colleague who had become my nemesis.
1:01:19 They had been sent to create the impression of white professor being accused of racism by students, blah, blah, blah, you can imagine in 2017 what that would have looked like.
1:01:32 Except that it didn’t go as they planned because, as I mentioned before, I had a teaching environment in which I knew my students extremely well.
1:01:46 Not only did I know their names, but I knew their backgrounds, I knew their histories, I knew their styles of thought, their disabilities.
1:01:58 I knew them really well and they knew me really well because we went to class every day and we simply talked about biology which brought up issues about their perspectives.
1:02:15 So I think what was expected was that when these protesters streamed through my classroom door, in 2017, if you’ve got a bunch of students accusing a professor of racism, that that professor’s students are going to jump right on it.
1:02:29 They’re all going to have gripes about some grade that they got that they thought wasn’t fair and so they expected me to end up being faced with a mob of students swearing that I was a racist.
1:02:44 Now, not a single one of my students turned on me. In fact, many of them spoke courageously on my behalf, including students of color, which then created a kind of rift in the universe because when people from the outside world saw video,
1:02:56 video that was uploaded by the protesters themselves who were proud of what they were doing, the world, I didn’t sound like a racist to them and what’s more, there were all of these students saying it was nonsense.
1:03:08 So it was, I think, the case that broke the woke narrative because it just didn’t add up.
1:03:23 And in any case, that’s how I ended up doing what I’m doing is that the world actually recognized that there was something, as you say, that there was a delusion going on and that was apparent enough.
1:03:33 In my lack of fear over the accusation in my students willingness to actually stand up and say that it was a bum rap.
1:03:41 I will also just point out my students of color who spoke up on my behalf.
1:03:56 They actually faced the worst retribution because in order for the woke revolution to function, you can’t very well have people of color standing by a white professor.
1:03:58 It just breaks the whole thing.
1:04:03 So anyway, they needed to be punished from the point of view of this protest so that it wouldn’t happen again.
1:04:12 And my wife and I ended up resigning. Oh, there’s another aspect of the story that I should probably mention.
1:04:30 When this protest happened, there was a lot of drama, the protest spread from those 50 students who confronted me at my classroom to a campus wide riot that went on for days.
1:04:39 The president of the college, who was indirectly responsible for all of this, ordered the police who were a campus police department.
1:04:41 They were real police, but they were under his direction.
1:04:44 He ordered them to stand down.
1:04:52 So they locked themselves inside their police station and were literally forbidden to intervene.
1:04:57 Students started patrolling the campus as if they were the police patrolling the campus with weapons.
1:05:02 They started stopping traffic on a public road passing through campus looking for me.
1:05:07 The police called me up to warn me about this and they told me they couldn’t protect me.
1:05:21 And it was on fast forward a test of the claims of these revolutionaries.
1:05:31 They have this sort of anarchist vibe to them that if we can just simply get rid of the cops, that we will govern ourselves and it will be beautiful.
1:05:39 And instead, it became a dangerous, violent riot on the scale of days.
1:05:46 And in 2017, the same year that this happened, you resigned from the college and you got to pay out, essentially.
1:05:47 Yep.
1:05:57 I asked this question because we were talking about newspapers and then we moved to the education system and you said that there’s not not a university in the land that’s still doing what it’s supposed to do.
1:06:16 So it felt somewhat correlated, linked to what you were saying, because it kind of sets the backdrop of a maybe why you you have, you know, clear personal experience here but also what you saw there was kind of a symptom I think of some of the pressures that are being applied to the scientific education institution that are stopping it being able to do.
1:06:18 What it should be doing.
1:06:21 100% it’s doing the inverse of what it should do.
1:06:31 It’s indoctrinating people and, you know, the tragedy of it is that the people who are indoctrinated end up hurting themselves.
1:06:32 Yeah.
1:06:33 Right.
1:06:36 They have an opportunity and they will squander it on a fiction.
1:06:40 And in the end, it will not result in them being.
1:06:49 Hireable right they’ve learned they’ve learned how to demand things of the system rather than to contribute something to it and that’s not their fault.
1:07:01 I mean at some point it becomes their fault but that’s the that’s the failure of those who were charged with delivering them an education to do so it’s educational malpractice.
1:07:07 You cited this as one of your big concerns you started talking about basically the loss of the media.
1:07:13 What is the what is the downstream implications of that because that it just I just feel like I’ll get my media in other places.
1:07:14 I’ll just go on X.
1:07:18 I’ll you know that’s not going to cause any issues with society.
1:07:36 Well, I believe the consequence of it is something that I call the Cartesian crisis Cartesian a reference to Renee Descartes and the reason I reference him is that he had a kind of philosophical freak out.
1:07:43 Where he realized that almost everything that he took to be a fact.
1:07:55 He had not tested himself and therefore all of those facts that felt objective were really downstream of somebody’s authority and he realized how dangerous that was.
1:08:11 And in fact it results in one of his most famous contributions to humanity which is the what masquerades as a proof of his existence I think therefore I am.
1:08:14 I don’t think it is a very good proof right.
1:08:23 Maybe it works for him he can prove to himself that he exists but why we should take his word for the fact that he exists you know if a computer said I think therefore I am it doesn’t make it true.
1:08:37 So in any case we can remember that Descartes was troubled by the fact that he couldn’t establish any facts in any way other than to take somebody’s word for the fact that that’s what they were.
1:08:51 We are increasingly living in a world where the chain of logic of evidence of reason that might allow us to have some confidence in a fact is breaking down.
1:09:01 And this problem is going to get worse and worse not only is every single truth seeking institution captured or broken.
1:09:16 But AI is going to change the very nature of what it means for something to be a fact right if you can have a compelling video of you saying something that you never once said right.
1:09:24 Well you know if I show you a video of you saying something last week that you didn’t say you’re going to be pretty darn sure you didn’t say it.
1:09:31 But if I show you something that you said 15 years ago you may not be so certain other people won’t be so certain.
1:09:49 So what I think this is going to do is going to produce a an allergic reaction to belief and it is going to cause a cynicism about factual material that is going to make it impossible for us to interact with each other to govern ourselves.
1:10:01 It’s just there’s no future in a world in which we can’t figure out here is what I believe and here is why I believe that is an essential feature.
1:10:08 Doesn’t the internet just become a bit of a wasteland in such a case and we’ll I was thinking of sort of political commentators commentators.
1:10:28 Is it likely that they might just become a channel which we switch to which is a verified channel to watch you know Donald Trump or Rishi Sunak or the Prime Minister is talking and to get our new source where we know that particular channel is truth and then we assume that the internet is just a wasteland of disinformation.
1:10:31 Well the problem is if you had such a channel.
1:10:40 What would that be a prize if you controlled it right now yeah if you’ve got the fact channel then the world’s your oyster you’re now emperor so.
1:10:46 Where they’re going to be a fact channel it would get captured and that’s the world we’re living in now I will say.
1:10:59 The idea that there are no institutions that work is the flip side of another idea which I it goes by the phrase zero is a special number.
1:11:02 And what I mean by zero is a special number.
1:11:14 Is that when you have zero universities that work zero newspapers that report the news zero social media platforms in which you are allowed to speak freely.
1:11:21 One world unfolds but a single exception in any of those spaces changes the overall dynamic.
1:11:33 And the reason for that is because if you had one social media platform in which people were truly free to seek the truth to discuss anything and everything and nothing bad happened to them and they weren’t.
1:11:35 Deboosted or any of that.
1:11:49 Then that’s obviously where all of the people who want an adult conversation are going to go right you don’t want to be treated like a child you want to have a conversation in which you can actually entertain all possibilities reject those for which there’s no evidence etc.
1:11:58 So if you get one platform then people are going to go to it and if people go to that one platform it’s going to force the other platforms to deliver something similar.
1:12:05 So the competitive environment means that a single exception can actually change the whole landscape and we are in a battle.
1:12:15 I don’t think X has achieved that status of being completely free but it’s certainly freer than the other platforms and it is having an effect.
1:12:24 It is changing the dynamic and it is in part why the COVID narrative broke wide open.
1:12:34 Why the political narrative in the U.S. is becoming radically different than it was even a few years ago.
1:12:44 So the question is are we going to see an exceptional university break the trend and become the next Harvard because you’d be crazy to send your kid anywhere else.
1:12:56 Are we going to see somebody put together a newspaper in which they get all of the subscribers because you’d be crazy to get your news from a propaganda source when there was a real source.
1:13:08 So hopefully courageous people will recognize it’s not as hopeless as we are led to believe a single exception can change the whole dynamic.
1:13:16 I’m actually quite shocked at the impact that Elon buying Twitter and now called X has had on so many things.
1:13:22 And even quite frankly the impact I’m starting to see have on someone like Mark Zuckerberg at Metta.
1:13:34 I watched an interview yesterday with Mark who I think Metta had previously banned Trump from being able to talk on the platform basically saying that he’s pretty badass.
1:13:39 And I do not believe he would have been able to say that had X and Twitter not changed.
1:13:48 I agree with you and I think that actually if you start looking for other examples of that pattern you will see them everywhere.
1:14:01 There are certain things that once had magical power that no longer do the claim that somebody is a conspiracy theorist does not cause them to be shunned from society.
1:14:08 In fact my feeling is when I hear somebody as a conspiracy theorist my question is oh are they any good at it.
1:14:16 But the same thing is true for the idea of an anti-vaxxer right.
1:14:29 Well you know okay somebody’s an anti-vaxxer is that because they reflexively believe that no such thing could work or is this somebody with an injured kid who has legitimate questions right.
1:14:39 We’ve just seen the leading proponent of vaccines publish a paper in which he acknowledges that the testing to establish that they were safe was never done.
1:15:00 So we’re living in a whole different world and I think it’s it is a symptom of Musk primarily having broken the dynamic by as he said paying $44 billion because that was the price of free speech.
1:15:08 You mentioned AI there in your sort of list of concerns pressing concerns where does where does AI feel and it feels like it’s come out of nowhere.
1:15:26 You know because if we go back a year a year yeah about about a year it wasn’t really front of mind for anybody and for the vast population for the general population but now it appears to be front of everybody’s mind and everyone thinking it’s mind.
1:15:30 I think that’s the right way to view it.
1:15:39 I think it should be top of mind and not because it is independently everything that its worst critics imagine.
1:15:50 In fact I have my doubts about the safest crowd and their demands for regulation but there’s plenty to worry about in the space.
1:15:59 So I have five different existential threats that AI poses.
1:16:01 Let’s see off the top of my head.
1:16:05 Let’s start with the the most fanciful first.
1:16:16 AI could decide that we are its competitors and it could leverage its skills and decide to eliminate us.
1:16:22 I find that unlikely but I don’t think we can discount it entirely.
1:16:37 Second is the so-called paperclip problem that an AI that was very powerful could have trouble operationalizing a command and it could result in human extinction.
1:16:52 The example that people who think this way use is if you were to tell an AI you wanted it to make as many paperclips as possible that it could interpret that as license to go liquidate the universe and turn it all into paperclips.
1:17:01 Not what I meant but you know but there you have it and actually I will give a different example that I think maybe functions better.
1:17:14 There are people in our intellectual space who make claims like it would be great if we were to end all suffering.
1:17:17 Personally I think that’s about the most insane idea I’ve ever heard.
1:17:18 It’s a terrible one.
1:17:26 You wouldn’t want to live in that world but you can understand why people think that it might be a moral obligation.
1:17:31 Now imagine that you tell an AI hey let’s end all suffering.
1:17:33 Well it’s actually possible.
1:17:36 Just drive everything that can suffer extinct.
1:17:49 So the idea that we have a non-trivial problem figuring out how to give a powerful AI an instruction that can’t be misunderstood it’s worth worrying about.
1:17:54 Again I think that one’s fanciful too but it should be on our list.
1:18:01 But then we get to the three that I don’t think are easily dismissed.
1:18:18 One is that AI is going to enable people with malign intent to – it’s going to enable them more than it is going to enable those with benevolent intent.
1:18:30 And this is an unfortunate asymmetry that just exists in the world that an amoral actor, somebody who has no moral compass, they have total flexibility.
1:18:36 They can do whatever a moral person can do and then they’ve got a whole list of other things that they can also do.
1:18:39 Whereas a moral person is constrained.
1:18:43 They just have the limited set of things that are available to them.
1:18:57 So the question is does AI liberate us all or does it liberate those who are monstrous more than it liberates those of us who behave like decent humans?
1:18:59 I’m concerned about that.
1:19:05 I think we are in some danger of it being leveraged against us in a way that transforms things.
1:19:17 I remember hearing a hacker say that the malicious hackers, the people with malicious intent are always ahead of those – the sort of ethical hackers that have benevolent attempt that are good.
1:19:32 And he was talking about how the encryption systems and password systems – he goes, “The hackers are always ahead and the defense systems that companies are trying to put in place are always behind because the hacker’s intent is obviously always to find new ways of breaking the current system.
1:19:39 Whereas the people that defend security systems are just trying to defend against the known forms of attack.
1:19:49 So someone in, I don’t know, some kid in Russia right now could be at his computer figuring out new ways to use a large language model to attack systems in new ways.
1:19:56 Whereas the people who are working to defend that are currently just trying to figure out how to mitigate the risks of current weapons.
1:19:58 So you know what I mean?
1:20:01 The attackers are always thinking forward, really.
1:20:10 Do you think the general public and also just institutions and governments are currently underestimating the profundity and the impact that AI is going to have on the planet?
1:20:20 Yes. And in fact, I think we are crossing over what would be described as an event horizon.
1:20:32 So an event horizon, I think the term initially comes from an understanding of what happens at a black hole, that there’s a point at which light is pulled back in and so you can’t see beyond it, right?
1:20:34 There’s literally no mechanism to see beyond it.
1:20:38 We are crossing a threshold that none of us can see beyond.
1:20:43 And that is inherently frightening.
1:20:46 Are people underestimating?
1:20:49 They are simultaneously underestimating and overestimating, right?
1:20:54 The fear of being turned into a paperclip is overblown, in my opinion.
1:20:59 The fear of, well, I’ve just gotten to the third one on the list.
1:21:11 The fourth one on the list is a total collapse in our understanding of the world around us and each other.
1:21:27 The way in which an artificial intelligence interfaces with our human API, with our interface, is profound already.
1:21:29 And we’re not very far in.
1:21:35 And I’m already looking at little movies that this thing makes.
1:21:39 And I’m not just talking about the clip of the cat walking through the garden, right?
1:21:40 Little vignettes.
1:21:53 I’m talking about actual movies in which characters of a made up species are having a conversation about humans, right?
1:21:55 Okay.
1:21:58 That’s the hell of a moment.
1:22:02 Where will we be in five years?
1:22:25 It’s unimaginable how much change that is going to create because we have no evolutionary preparedness at all for living in a world where the product of a computer can out-compete the product of a human in narrative space.
1:22:31 That’s a dangerous world to live in because narratives are so profoundly important to who we are.
1:22:32 Stories.
1:22:34 Yeah, stories.
1:22:36 Stories are what we’re all about.
1:22:46 Even profound ideas are unfathomable until somebody has written them into a story that people can grok.
1:22:48 But also language just generally is.
1:22:56 I don’t think I was listening to something the other day, which was just making the case for how our entire society is pretty much held together with language.
1:23:06 It’s so interesting that large language models were really the thing that blew open this conversation about AI because we don’t realize that, like, every relationship I have is held together with language.
1:23:08 In fact, all my passwords are language.
1:23:11 The way that I think, the way that I understand the world is through language.
1:23:25 So if there’s a super intelligent species that has a better grasp of language and a certain level of autonomy, it’s hard to think, you know, it’s interesting because what made us dominate the world I think was our intelligence.
1:23:29 And then our ability to collaborate through language and communication.
1:23:35 And this is the very thing that AI has entered the scene with.
1:23:41 Well, I will tell you, I wrote a piece and I keep meaning to really suggest that people can see.
1:23:56 I didn’t get it exactly right, but many years ago I wrote a piece in which I said that I believed that artificial intelligence was going to emerge from the project to get a computer to translate seamlessly between two languages.
1:24:00 And I explained why that would be the thing that cracked the nut.
1:24:05 And that is what happened for a reason.
1:24:22 The reason is because the relationship between human language and consciousness is profound and largely unknown.
1:24:29 So Heather and I described this model in our book, A Hundred Gatherers Guide to the 21st Century.
1:24:33 Human beings are a unique species.
1:24:44 The primary way in which we are unique is that if you think about the question about, well, what do human beings do?
1:24:49 If I say, you know, what does a tiger do?
1:24:56 We could describe the things that a tiger does to meet its caloric needs, to get the materials necessary to maintain its body, to produce offspring.
1:24:58 We could describe the niche of the tiger.
1:25:01 You can’t really do that with people, right?
1:25:02 What do we do?
1:25:05 Sometimes we farm the oceans.
1:25:08 Sometimes we hunt big game on land.
1:25:15 Sometimes we terraform a piece of territory and we plant crops.
1:25:17 We do a lot of different things.
1:25:23 And if you think about all the things that human beings have done for our entire history as a species, it’s immense the collection.
1:25:32 So we are unlike any other species because our niche is the movement between niches, both over time and across space.
1:25:34 So how does that work?
1:25:38 Well, we have a tool that no other species has.
1:25:46 When you think about the question of what makes human beings special, the answer really is language.
1:25:56 And the reason that it’s language is that language allows the breaching of the boundary between one mind and another.
1:26:05 So that ability allows human beings to pool their cognitive capacity.
1:26:17 And what Heather and I argue in our book is that the way human beings get through time is they oscillate between two modes.
1:26:28 When the ancestors, when your ancestors know how to exploit the habitat that you live in, then you take their wisdom in all of the stories that it’s encoded in and you apply it.
1:26:30 Maybe you build it out a little bit.
1:26:33 You figure out how to do something the ancestors didn’t quite know how to do.
1:26:39 But mostly what you’re doing is just applying the toolkit that you’ve been handed to the problems that it works on.
1:26:51 But what happens when you get on a canoe and you cross somebody of water and the place you’ve landed doesn’t have the same plants and animals that your ancestors knew?
1:26:55 Well, it’s not like they got dumber, but their stuff is less applicable.
1:27:07 So what you do is you pool your cognitive capacity, you and all the people in your tribe, and you talk about, well, what are the opportunities here and what might you do about them?
1:27:14 You know, I saw an animal this morning and it looked like it might be pretty good eating, but I don’t know how you’re going to catch one.
1:27:18 Well, what if we were to drive it into that canyon, right?
1:27:19 That sort of thing.
1:27:36 So by pooling our cognitive resources, by reaching a collective consciousness, which is the inverse of that cultural mode of the ancestors, the conscious mode, when we face novelty, allows us to come up with new solutions and then to refine them.
1:27:41 And when we’ve got it nailed, well, then we’re the ancestors who knew what to do.
1:27:55 And our stories get driven into that cultural layer and they get handed on generation after generation and then eventually they run out of usefulness and we have to return to consciousness and come up with a new way.
1:27:59 So that’s what human beings do, both spreading across space and moving through time.
1:28:05 They oscillate between that cultural mode of the ancestors and the conscious mode of what the hell do we do now?
1:28:11 So I want to make sure I fully understand this, as if a 10-year-old would understand it, is we have kind of two modes.
1:28:19 We have what we had passed to us and because of consciousness and language and our ability to communicate, we have what we’re discovering now about the nature of the world.
1:28:32 And I think the very presence of a skyscraper is quite an interesting thing because it’s built on the knowledge passed to us from people that no longer live.
1:28:43 Also, if the skyscraper has something on top of it like a solar power or something, much of that understanding has come from our current thinking of the people that live right now.
1:28:52 So you have the combination of relatives from the past that are no longer here, all of their collective knowledge and you have the collective knowledge that we’re discussing and thinking through now.
1:28:58 Together, that’s what makes humans so special and really what ties that all together is language and the ability to communicate.
1:29:01 Right. It is that ability to communicate.
1:29:13 Whether you’re in the cultural mode where you’re picking up the stories of your ancestors so that you know what to do or you’re in that conscious mode where you’re parallel processing the problems of the moment and figuring out what new solution you might come up with.
1:29:15 I mean, orangutan can’t do that.
1:29:18 No other creature comes anywhere close.
1:29:21 It’s so many orders of magnitude different from the next near.
1:29:26 And I’m not arguing that other animals aren’t smart. There are plenty of smart animals.
1:29:28 This is a whole different kind of smart.
1:29:36 This is a smart where it’s impossible to actually draw the boundary between my smart and your smart.
1:29:39 Right. There’s a collective smart. It’s very real.
1:29:42 You can’t locate it.
1:29:53 Right. It has to do with some ancient mechanism for pooling understanding and pooling understanding isn’t even like everybody bring your understanding.
1:30:00 It’s like, you know what, I don’t trust that guy’s understanding because I’ve seen him screw up and not fix it.
1:30:05 That guy, he sounds crazy, but he’s got a track record.
1:30:07 Actually, I take what he says very seriously.
1:30:17 So it’s like there’s a waiting of whose input plays what role somebody might have inside in one realm and be unreliable in another.
1:30:30 That ability to figure out how to take the sum total of all of the different skill sets that people bring to the table and come out of it with something like a proposal for what we do next.
1:30:37 Right. That is a profound adaptive process that we don’t even have a name for.
1:30:39 AI changes this.
1:30:51 Well, AI scrambles it because on the one hand, I can make the argument that AI is like a flint napped blade.
1:30:56 It’s just another tool and it is just another tool at one level.
1:31:04 On the other hand, because, you know, the blade, you’re in pretty big trouble when a blade starts talking to you.
1:31:06 You know what I’m saying?
1:31:08 That’s a bad moment.
1:31:11 You need to lay off the mushrooms at that point, right?
1:31:18 In this case, the blade, the tool that we’ve created, it is talking to us.
1:31:35 In fact, it’s sensitive to what we think about what it says to us, which means it is certain that you will have an evolutionary process in which the AI gets exquisitely good at telling us what we want to hear.
1:31:37 There’s nothing more dangerous than that.
1:31:42 You want an AI that tells you what you need to know, whether or not you want to hear it, right?
1:31:44 That would be a useful tool.
1:31:49 An AI that responds to the fact that you think that what it said is good.
1:32:02 Oh my God, we are going to end up in a — I’m struggling for a better metaphor than an infinite hall of mirrors, but that’s what it’s going to be.
1:32:06 It’s going to be a big fractal hall of mirrors in which you can’t be certain of stuff.
1:32:13 And I will say, because I know that there’s a lot of concern.
1:32:19 You’ve got a kind of safest crowd that wants to regulate AI because the dangers are profound.
1:32:23 And you’ve got a bunch of other people who think regulating AI is dangerous.
1:32:33 And what I’ve realized is that failing to regulate AI is dangerous. Regulating it is worse.
1:32:35 Regulating AI is worse?
1:32:36 Oh yeah.
1:32:37 Why?
1:32:45 Well, for one thing, you create an asymmetry between those who abide by the regulation and those that don’t.
1:32:49 So say China won’t have a regulation, but America do have one.
1:32:53 Right. Do you want to be ruled by whoever violates your regulation?
1:32:58 I don’t, but that’s what we effectively guarantee if we create that dynamic.
1:33:04 So I don’t like the idea of heading across the event horizon created by AI without a plan.
1:33:07 I really don’t like that idea. That’s not safe.
1:33:13 On the other hand, the alternative is only going to make that problem worse.
1:33:18 So somehow we have to face this with our eyes wide open.
1:33:20 I mean, how does one face it with their eyes wide open?
1:33:23 I mean, all I’m hearing is you can do nothing about it.
1:33:26 Well, I don’t know that you can do nothing about it.
1:33:29 Here’s what I want to know.
1:33:40 Why are we not obsessed with tracking the thought process of the AIs?
1:33:55 In other words, if there were one thing that I would want its AIs to report how they arrived where they did so that when the catastrophe happens, we can figure out why it happened.
1:34:03 We could potentially get through this very perilous moment by coming to understand it and becoming wise about how to leverage this.
1:34:12 So I do think there are things to do, but what is not wise is the sort of naive.
1:34:19 Oh, I’m just going to get to the point where I realized that regulating AI makes problems worse, and now I’m not going to worry about it.
1:34:28 I think not regulating it is the right thing to do, and worrying about it tremendously is also the right thing to do.
1:34:39 I also think about a world, I think maybe the world that Elon is really trying to create where we are able to interface with AI via brain interface devices like Neuralink.
1:34:47 It’s interesting because I watched Elon’s narrative emerge around Neuralink at the very start and he was very focused on being able to interface with AI.
1:34:55 All the interviews he was doing at the time were centered on the reason why I’m doing Neuralink is because we need to be able to interface with this technology or else we’re going to get left behind.
1:35:01 And then more recently it’s become about allowing people that can’t use their arms and legs to use them again, which I think is maybe a marketing spin.
1:35:15 But at the heart of his narrative and other people’s narratives is that we are probably all going to have these brain interface devices put into our brains or maybe outside of our bodies if you’ll look at some of the other companies so that we can interface with AI.
1:35:19 And I mean that fundamentally changes what humans are.
1:35:22 We become cyborgs or something.
1:35:27 Yes, it’s not the first time we will have fundamentally changed what humans are, though.
1:35:33 And I think this is an important thing to realize is that we do, we do this regularly.
1:35:35 You know, the printing press did this.
1:35:37 Television did this.
1:35:39 The internet did this.
1:35:53 And, you know, the, the gloom and doom crowd each time has said, oh my God, if you print books, it’s going to cause our minds to become feeble because you won’t need to remember.
1:35:59 And the funny thing is, I think in each case, the gloom and doomers were right.
1:36:04 There’s definitely an element that they correctly spotted.
1:36:11 What’s difficult to do is impossible and is to look over the event horizon and say, what does it mean?
1:36:16 And in this case, what does it mean, right?
1:36:24 Are we going to get through this incredibly perilous period and look back on this, you know, the way we look back at the cell phone, right?
1:36:29 Cell phone, oh no, it’s going to destroy human sociality.
1:36:31 It’s going to, you know, it’s going to do that.
1:36:34 Well, it did, drove us crazy.
1:36:35 Absolutely insane.
1:36:38 So yeah, AI is going to be that and worse.
1:36:54 And that the only thing to do is to try to understand that change so we can mitigate the harm and hopefully reign in the overarching pattern of hyper novelty that we are creating for ourselves.
1:36:57 Do you think this technology is comparable to any of those?
1:37:02 It’s like those, but 50 times worse.
1:37:09 I mean, the phone was really a tragic innovation in many ways and it’s not the phone itself.
1:37:15 I actually, I sometimes say it’s not the box, it’s the business model, right?
1:37:25 A phone is a terrifically enabling device and it has made us more powerful.
1:37:28 It has made us more fragile.
1:37:36 I was talking to Heather about the problem if we face a major disruption, right?
1:37:41 If solar flare takes out the grid and you have to get home.
1:37:45 Well, do you have a map?
1:37:49 Because not so long ago, you could have bought a map on paper.
1:37:56 Now the fact that we have these maps in our phones means that the ability to buy the map doesn’t even exist anymore.
1:37:59 I’m not even sure where I would go to find a map.
1:38:07 So we are less secure than we were because we are so hyper enabled in the present.
1:38:14 And yeah, we’re in for some really interesting times.
1:38:25 I will just say to complete it, I’ve gotten through four of the five existential threats that conceivably come from the AI, at least as far as I can spot it.
1:38:37 The last one is the most mundane and that’s just the massive economic disruption that’s coming from a technology that will take what most people do for a living and make it useless.
1:38:42 There’s a lot of people at the moment kind of denying this fact that think they’ll be fine.
1:38:44 Yep.
1:38:49 Is there anyone that will be fine and who are those people and who won’t be fine?
1:38:59 And I guess the important part as well when we think about this disruption is the speed of disruption because that gives us a clue as to how long we’ll have to adjust as a society.
1:39:05 Find new jobs, upskill people, learn, train, maybe go to find something else to do.
1:39:12 Most people are not going to be able to retrain for something that will be relevant.
1:39:22 I think, and in fact the advice I’ve given my kids is invest in tools.
1:39:31 Invest in a toolkit, a cognitive toolkit that works for a future that you cannot imagine.
1:39:36 Five years ago people were saying learn to code.
1:39:39 That was bad advice.
1:39:42 That’s something that AIs can do.
1:39:57 If, however, you invest in things that cause an upgrade to the quality of your thinking, if you invest in the kinds of skills that can be mapped onto new realms,
1:40:11 then I can’t promise you’ll be all right, but you’ll be a lot better off than people whose skill set is so narrowly focused on some task that made sense in 2024 that in 2027 they’re adrift.
1:40:21 You know, be a generalist, invest in clear thinking, figure out who you can trust, develop your interpersonal relationships.
1:40:25 Maybe that should even have been the head of the list, right?
1:40:40 People who you can depend on, who have the insight, the values that makes them worthy of your investment in them and know them in person so that no matter what happens,
1:40:56 if the forces that wish to confuse us leverage AI to get in between us, which would not be a terrible description of what happened during COVID except that AI was presumably not a big player.
1:41:04 But if people try to get in between us, they’re going to have a lot easier time doing it if your relationship with somebody is intermediated by a screen.
1:41:16 You want to know people in person so that you can turn off the screen and you can say, “Do you know what the hell is going on? What do you think? What did you see? What did you hear? What do you think is occurring?”
1:41:26 You want to be able to have that conversation with somebody who’s a real flesh and blood human who you’re willing to go all in with.
1:41:44 Are there any careers that, if your children turn to you and said, “Dad, what career should I do in a world where AI is getting smarter by the week?”
1:41:52 The funny thing is that almost strikes me. I know you don’t intend it this way, but it’s almost a trick question at this moment.
1:41:58 Anybody who thinks they know how to answer it is probably at least kidding themselves.
1:42:15 It is that. It’s like if we were, let’s say, we found ourselves a drift on an outrigger in the middle of the South Pacific.
1:42:23 We don’t know if we’re going to survive and you want to know, “Hey, well, if we do, if we find some land, what do we do then?”
1:42:33 And it’s like, “Well, I don’t know, but let’s find the land and then let’s think very carefully about what to do when we get there.”
1:42:37 So if your kid literally came up to you, would you say that to your kid?
1:42:38 Yeah.
1:42:41 So they say, “Well, Dad, do I go to school, university, or what do I do?”
1:42:51 I think the question that you’re really asking is what would you do in their shoes, which is not really a career question.
1:43:16 What I would do in their shoes is I would, if I was going to go to college, I would make damn sure that I left college with a tangible project that I had accomplished that I could establish was my own that proved I was competent.
1:43:21 If you develop something, I don’t care if it does something useful or not.
1:43:25 It could be, you ever seen a most useless machine?
1:43:26 No.
1:43:29 A most useless machine is kind of an interesting thing.
1:43:34 The classic version of it is it’s a little box with a switch on the top.
1:43:38 And if you flip the switch, a hand comes out and flips it back the other way.
1:43:40 It goes back in the box.
1:43:41 Totally useless.
1:43:48 But the point is, look, anybody who can make a most useless machine, well, I know something about their skill set.
1:43:54 So what I’m saying is I don’t want to see anybody’s transcripts.
1:43:57 I don’t know why your transcript says what it does.
1:43:59 I don’t know that your professors knew what they were talking about.
1:44:00 Right?
1:44:01 It’s not useful.
1:44:06 But if you show me a most useless machine, then the answer is okay.
1:44:12 If you really made that, then I know, A, you know something about prototyping.
1:44:16 B, you know how to manage a project.
1:44:24 C, I know that your motivational structure allows you to go from the concept to a finished project that actually works, et cetera.
1:44:27 So I know a bunch of things that your transcript can’t tell me.
1:44:32 Now, a recommendation from the right person might mean something.
1:44:38 You know, who’s really the right person, but a recommendation from a random person I don’t know that just says you’re marvelous.
1:44:40 I don’t know what that means.
1:44:52 But so one thing is make damn sure you graduate with something that you can show other people that is unfakeable.
1:45:01 The other thing that I’ve told them is if you invest in a skill.
1:45:03 Well, one of my sons asked me about electrical engineering.
1:45:05 What do I think about electrical engineering?
1:45:11 I said, I think electrical engineering is great, but it’s not enough.
1:45:21 If you go into electrical engineering, you are going to face a huge number of people who also went into electrical engineering who are very good at what they do.
1:45:29 And maybe you’re just awesome at what you do, but distinguishing yourself in a world where you’ve got a bunch of competitors.
1:45:31 And many of them, maybe they’re not as likable.
1:45:35 And so they have more time to just dedicate to pure electrical engineering.
1:45:36 You don’t want to compete.
1:45:38 It’s not a winning bet.
1:45:57 However, if you invest in electrical engineering and one or two other things that have some relation to it, well, maybe you’re the only person on earth who has the skill set to combine these things so that you come up with something that’s unique.
1:46:00 And then it doesn’t have to be perfect.
1:46:03 You don’t want to have to make perfect things.
1:46:05 Perfect things are almost impossible to make.
1:46:10 The expense of making something perfect is through the roof for exactly that reason of diminishing returns.
1:46:16 You’d much rather bring something to the world that’s novel and useful and then let other people perfect it.
1:46:18 That’s where you want to be.
1:46:29 So combining things that are not usually combined is one way to distinguish yourself and tangible product that actually establishes that you have those characteristics.
1:46:40 And then the hidden punchline there is if you say, OK, my dad told me I need to make a project that makes it clear what skill set I have and you set out to do it.
1:46:42 You know what you’re going to find out?
1:46:44 What skills you don’t have.
1:46:49 If your motivational structure is broken, you’re going to learn that and then you can fix it.
1:46:51 If you think, oh, I’m going to learn the skills.
1:46:52 I’m in college.
1:46:55 I better buckle down and get all the skills in the textbook.
1:46:58 And then when I get out, I’ll start making stuff.
1:47:13 If you do that, then the point is, well, when you get out, it’s too late to discover that your motivational structure doesn’t allow you to complete a project or that you so dislike failure that when you make a prototype, you don’t even realize what the meaning is.
1:47:16 So all you see is that it doesn’t work very well.
1:47:17 Right.
1:47:33 On that fifth point of your concerns, this idea of sort of economic turmoil for whatever reason, Sam Altman’s other business called WorldQuain intends to I think it intends to distribute basically value.
1:47:40 Let’s just to simplify it, distribute money to people in a world where there’s been so much economic disruption that we’ve kind of lost our jobs.
1:47:42 That’s kind of how I understood it.
1:47:46 So people are going around the world scanning their retinas on these machines that have been placed all over the world.
1:47:59 And that’s going to become the mechanism to identify you as a unique individual as a as a as a human so that they can send you free money, universal basic income in a world where people are going to struggle to have jobs.
1:48:02 Now, I think I’ve I don’t think I’ve butchered that too much.
1:48:11 But do you believe that world is going to happen where there’s going to be so much disruption in the labor force that so many people are going to be unemployed that we’re going to need to just basically give out money to people.
1:48:13 I think that’s going to be a short ride.
1:48:15 You think it’s going to be a short ride?
1:48:16 Yeah, I do.
1:48:17 What do you mean by that?
1:48:38 Unfortunately, the story of human evolution and competition is it’s one of great triumph and overcoming adversity in some chapters and it’s one of tragedy and atrocity in others.
1:48:53 I am very concerned that the idea of useless eaters is about to make a huge comeback and that UBI has two impacts.
1:48:56 UBI meaning universal basic income.
1:49:02 Universal basic income and everything that functions like it, you know, so some distribution of value.
1:49:13 One, it’s going to make the people who are creating the value or people who think they’re creating the value resent those who are absorbing the value just to live.
1:49:32 And it is therefore going to trigger a quest to reduce that line item on the balance sheet and there will be all kinds of excuse making, but it’s pretty, it’s pretty ugly.
1:49:48 I mean, we see that in society already people that are working hard and that are paying a lot of tax get resentful towards the people at the very bottom of the income spectrum who are maybe not working at all and are getting paid.
1:49:49 Yeah.
1:49:53 And interestingly, another factor in here is people that earn more money seem to have less kids.
1:49:56 And that becomes a point of contention in society.
1:49:58 Yep.
1:50:14 So I think you’re seeing the picture and you’re, you’re exactly, you’re exactly understanding why this will turn into the usual demonization of some set of people as a pretext for getting rid of them.
1:50:15 So that’s bad.
1:50:21 The other bad effect that will come from UBI is learned helplessness.
1:50:25 And I think we’ve actually seen this.
1:50:44 In fact, the woke revolution, I think it’s a tragic story because on the one hand, while, you know, I was chased out of a job that I loved by a bunch of people who accused me of things that I wasn’t guilty of in a kind of madness.
1:50:48 On the other hand, how did they end up there?
1:50:53 They ended up there because they were betrayed.
1:50:59 They were betrayed by a system that was supposed to deliver them a life that worked.
1:51:12 It was, you know, if you did what you were asked to do, if you went to school, if you did the homework, you were supposed to come out of it with a skill set that would allow you to live a decent life.
1:51:27 And instead, they were given, many of them were given drugs that we biologically had no understanding of, you know, because somebody was profiting off their dependency.
1:51:40 And we sent them to schools and we provided them with majors that they could dedicate themselves to that weren’t real, that didn’t create skills or insight.
1:51:45 In many cases, it created exactly the inverse, it created confusion.
1:51:53 And at some point, they realized, you know what, I don’t have a plan.
1:52:05 And in such a case, those people who don’t have skills that are going to allow them to live a decent life are going to look for someone to blame.
1:52:09 And they’re probably going to land on the wrong person, right?
1:52:18 And especially if somebody is cynically willing to sell them the story that you know who you should blame, it’s straight white guys or something like that, they’ll listen.
1:52:26 And I will say, I’ve done a lot of thinking about the game theory of human competition.
1:52:38 And one thing has struck me in recent years, which is that there’s a reason that communism continues to reemerge.
1:52:40 It doesn’t work.
1:52:43 So why would people keep landing there?
1:53:00 And I think it is unfortunately the natural consequence of a meritocracy that does not take care of those who lose.
1:53:08 If you have a meritocracy where the way to have a decent life is to figure out how to provide something that people want, right?
1:53:16 But you don’t have a plan for the people who try that and it doesn’t work for whatever reason.
1:53:24 Then what you will end up with is a large number of people who will correctly understand that they are on the losing end of a bargain.
1:53:28 Those people don’t have an investment in keeping that system running.
1:53:30 They want to overturn it.
1:53:40 And in fact, with some cause, they will look at all of the fortunes that have been created in that meritocracy and they will say, do you realize how much of that is illegitimate?
1:53:42 Do you realize how much of that was parasitic?
1:53:44 We want it back.
1:53:51 And so I think communism is, you know, game theoretically, it can’t be made to work.
1:53:59 It has a fundamental flaw at its heart, which is that it punishes those who contribute and it rewards those who don’t.
1:54:02 Such a system will inherently be unproductive.
1:54:05 Everyone that knows me knows that my downtime is spent watching football.
1:54:07 I’m a Big Manchester United fan.
1:54:12 And if I can’t make it to the game, I’ll be watching Wherever I Am in the World with NordVPN who sponsor this podcast.
1:54:19 And they allow me to switch my virtual location to a country where the match is streaming so I never miss a game.
1:54:21 You’re probably thinking, but what about viruses?
1:54:26 Well, their threat protection feature keeps you safe from viruses, malware and phishing sites.
1:54:29 So that’s something you’ll never have to worry about when you’re using it.
1:54:37 Plus, you can use one NordVPN account on up to 10 devices, which is really helpful as sometimes I’m on my phone and sometimes I’m on my laptop or my iPad.
1:54:42 For a limited time, the NordVPN team have kindly offered the Diary of a CEO community an exclusive deal.
1:54:51 Just head to NordVPN.com/doac or use the link in the description below for a huge discount, plus four extra months on your two-year plan.
1:54:56 And with NordVPN’s 30-day money-back guarantee, there is absolutely no risk.
1:55:02 Try it at NordVPN.com/doac or click the link in the description below.
1:55:08 Is there anything else that exists on your list of concerns that we haven’t crossed?
1:55:11 So we’ve covered AI, the solar flight issue.
1:55:15 Yeah, there is a big concern that I have.
1:55:28 So Heather and I on our podcast spent a lot of time sorting out the landscape of the COVID debacle.
1:55:34 And what we saw was quite dark.
1:55:39 Virtually everything that we were told was upside-down and backwards.
1:55:49 If you wanted to know medically what you should do about COVID, you literally couldn’t do better than looking at what the CDC told you and doing the inverse of all of it.
1:55:52 They got every single thing wrong, which is improbable.
1:55:54 What’s the CDC for anyone that doesn’t know?
1:56:04 The Center for Disease Control should probably be renamed the Center for Disease because they resulted in it spreading farther and having worse impacts.
1:56:12 But nonetheless, I sometimes say certain stories diagnose the system, right?
1:56:16 You can see what’s wrong with your system by the way a particular story flows through it.
1:56:21 You can see the complete collapse of journalism through the COVID story.
1:56:27 You can see the utter dereliction of duty of our universities from that story.
1:56:33 You can see the brokenness of our political institutions, our courts, all of this.
1:56:39 They all failed and you can see where we live based on that story alone.
1:56:50 But unfortunately in the U.S., the two major parties both have their fingerprints all over the failure and neither of them want to talk about it.
1:57:01 So aside from a few exceptions, people who shined during this period, mostly there’s a tacit agreement to move on.
1:57:04 And I think it’s a terrible error.
1:57:06 What was the failing?
1:57:12 Well, I would point to three and a half separate failures.
1:57:21 One, the COVID crisis, and mind you, all of the words here need caveats.
1:57:26 I do believe that there was a pathogen, SARS-CoV-2.
1:57:33 I do not believe that we had anything that would, by the prior definition, be called a pandemic.
1:57:37 I do not believe it was inherently an emergency.
1:57:41 But nonetheless, these are the terms we use.
1:57:45 The COVID pandemic was some kind of emergency.
1:57:49 We were delivered something wrongly called vaccines.
1:57:58 We were propagandized into avoiding off-patent drugs that really did work.
1:58:03 And we made our situation vastly worse.
1:58:07 We locked down, which injured people.
1:58:16 We put masks on children, which literally disrupted their normal developmental processes.
1:58:27 We kept vaccinating and revaccinating, which has created an entire landscape of adverse events and early deaths,
1:58:30 which we are still not being honest about.
1:58:37 So the three and a half realms are the origin of the virus,
1:58:43 which is all but certain to have been laboratory and very probably the Wuhan Institute.
1:58:46 But the Wuhan Institute isn’t the Wuhan Institute of Virology.
1:58:52 It’s also connected to the NIH, Anthony Fauci.
1:59:03 This enhancement, this gain of function research that was embarked upon was downstream of a weapons program.
1:59:07 What’s gain of function research?
1:59:14 Gain of function research is where various techniques are employed to give a pathogen, in this case,
1:59:18 of virus capabilities that it didn’t otherwise have.
1:59:24 So what I think happened in the origin of COVID, we can now tell a pretty good story.
1:59:37 You have a vast network of laboratories working to find new pathogens that can be turned into weapons.
1:59:42 What story they tell themselves about why we need these weapons, I don’t know.
1:59:58 But it is clear that if you are working to enhance human health, or you say you are, that you are allowed to enhance the lethality of germs as part of a dual use program.
2:00:02 So the excuse is, oh, we’re working to prepare the world from a pandemic.
2:00:06 It’s not a matter of if, it’s a matter of when.
2:00:08 That’s what they tell us.
2:00:10 It’s not true.
2:00:20 The likelihood of a pathogen leaping from nature to humans is actually quite remote for reasons that it took me a long time to realize, but I now get it loud and clear.
2:00:27 Pathogens don’t jump from animals to humans very easily because it’s not an easy jump, right?
2:00:31 They have to do two tricks and they have to do it in a rapid succession in order for it to work.
2:00:36 The first trick is they have to actually infect a human being.
2:00:43 The second trick is before that human being dies or gets better, they have to learn to jump to a second human being.
2:00:45 That is not an easy trick.
2:01:05 So what human beings have done is they have started accelerating that process in laboratories that are specifically attempting to create these highly pathogenic creatures that infect people for the purpose of creating weapons.
2:01:25 So what happened in Wuhan, I believe, is there was a case where some Chinese miners who were working in a mine that was full of bats, they were actually literally shoveling bat guano out of this mine.
2:01:30 Six of them became sick and three of them died.
2:01:33 None of them made anybody else sick.
2:01:39 And they were all compromised because they were breathing this dust in the mine, which made them vulnerable.
2:02:01 But the fact that six miners got sick from a virus in this mine told the folks at the Wuhan Institute of Virology who were connected directly to some American researchers, told them, “Aha, there is a virus in a cave in Yunnan province.”
2:02:04 And the virus already knows one of the two tricks.
2:02:06 It can infect a human.
2:02:13 What we need to do is find that virus and enhance it so that we have a virus that can spread between people.
2:02:15 Why would they want a virus that can spread between people?
2:02:18 Because they’re part of a cryptic weapons program.
2:02:19 Okay.
2:02:31 Now, if that sounds preposterous to you and I can imagine that it would, I can imagine myself five years ago thinking that sounds absolutely ridiculous and paranoid, frankly.
2:02:50 I would suggest that people read Robert F. Kennedy Jr.’s most recent book. It’s called “The Wuhan Cover-Up,” in which he explores at great length this weapons program and its probable link to SARS-CoV-2.
2:02:56 It is also worth reading the book he wrote before that, “The Real Anthony Fauci.”
2:03:09 When one comes to understand that the reason that Anthony Fauci was the highest paid federal worker in the U.S. bar none, that’s because he was the head of a weapons program disguised as a public health program.
2:03:15 Okay, so Anthony Fauci is the guy that I saw on TV giving us advice on what to do about this pandemic.
2:03:16 Yep.
2:03:17 He was the guy.
2:03:19 He was like the medical advisor guy.
2:03:31 The medical advisor guy, but the funny thing is Anthony Fauci is largely responsible for the gain of function research that created the virus in the first place that made it a human pathogen.
2:03:33 How do we know that?
2:03:54 Because we now know that there was a ban on gain of function research in the U.S. and that Anthony Fauci was part of the effort to offshore the work to Ralph Beric, who was an American researcher, still is an American researcher, his partners in the Wuhan Institute of Virology,
2:03:57 Zhijian Li being the primary.
2:04:08 So what they did was they evaded a ban that arose in the U.S., I believe, in 2015 as a result of very realistic fears that a virus would escape from gain of function research.
2:04:13 They offshored it to the Wuhan Institute of Virology so the work could continue.
2:04:15 That was Anthony Fauci’s work.
2:04:28 Somehow he ends up both in a position to fund and fuel the research that creates the virus, and then he’s the go-to guy for advice about what we should do about it.
2:04:32 That’s a very odd coincidence, and it worked out very badly for Planet Earth.
2:04:41 Why would Anthony Fauci send offshore it to China, who I would consider to be one of the U.S.’s arch nemesis?
2:04:45 Yeah, that is a great question. I don’t know the answer to it.
2:04:49 You wouldn’t want China to have that information. It’s like developing the nuclear bomb in Russia or something.
2:04:57 Well, I actually think that folks like you and me are, we don’t get it.
2:05:07 We think that China is a nation, and America is a nation, and that these nations are antagonists.
2:05:16 We don’t understand that actually the United States, while it is a nation, is also a set of factions, and those factions don’t agree.
2:05:20 One faction decided to forbid gain of function research.
2:05:31 Another faction decided, “Oh, no, you don’t, and we know how to get it done,” and it was partnered with some faction of that Chinese entity across the water.
2:05:41 If I think about how America looks to outsiders, I can imagine people talking about, “Oh, the Americans are doing this,”
2:05:46 but if you’re talking about what the Biden administration is doing, you’re not talking about me.
2:05:49 The Biden administration isn’t on my team. I’ll guarantee you that.
2:05:53 So the point is, the Biden administration is my antagonist.
2:06:04 The Americans are a composite of antagonists, I mean, I guess, in one sense, but I don’t know why we offshored weapons research to China.
2:06:18 I don’t know that there isn’t a partnership between entities that is much more relevant to the unfolding of events that simply doesn’t have a name I would recognize.
2:06:32 But somehow, we know that we did it. We know that the research was forbidden here, and we know Ralph Barrett trained Zhijing Li in how to do techniques, including what he calls no-seum edits.
2:06:34 Those are edits you can’t see.
2:06:41 Why would a biologist interested in studying pathogens in order to make people healthier care whether you could see their edits?
2:06:47 Could it not be the case that Fauci moved the project to China, the gain of function research to China,
2:06:58 or was involved in that? Because he wanted to come up, he wanted to understand these pathogens, these viruses better, so that we could do experiments on them to better understand them to figure out how to defend against them.
2:07:08 This is exactly what they tell you. I’m a biologist. Maybe I’m dumb, but that story doesn’t make any sense to me.
2:07:21 You’re going to create a new virus from an ancestor you’ve pulled out of a cave in Yunnan province that you’ve enhanced in some way that you decided to enhance it.
2:07:28 It doesn’t tell you about some virus that’s going to leap out of nature of its own accord. It tells you about the virus you just created.
2:07:41 It doesn’t make sense from the point of view of enhancing human health for two reasons. One, there’s no demonstrated evidence that such research has given us any benefit whatsoever in fighting off pathogens.
2:07:50 There’s no case in which we’ve seen that. What we do have are multiple cases of leaks of pathogens from labs studying them.
2:08:01 We’ve just got a simple comparison. What are the chances if you study some virus you plucked out of some cave that you’re going to come up with something useful that’s actually going to help us?
2:08:12 Certainly didn’t happen with COVID. Chances are very low. What are the chances that things are going to leak from your lab and cause a global pandemic? Pretty high, actually.
2:08:22 I just imagine scientists in the lab would take a sample of it. They’d put it in the lab. They’d start analyzing it. They might start doing tests on it to see how it responds to certain things.
2:08:25 And then, you know, through no fault of their own, maybe it leaked.
2:08:46 Okay, but let’s see how that played out. We’ve got some gene jocks pulling a virus out of a unon cave and enhancing it so that it becomes a communicable human pathogen.
2:08:57 They should, in theory, in studying it, have come up with information that would tell us what to do if such a pathogen ever got out, which it did because they lost control of it.
2:09:14 Well, what did they tell us? They told us don’t use ivermectin, don’t use hydroxychloroquine, that what you should do is you should wait at home until your lips are turning blue.
2:09:17 Then you should come get medical help.
2:09:23 Now, that’s wrong in every way.
2:09:30 The right thing to do was to allow doctors to look at the patients who were coming into their office and to figure out how to treat them.
2:09:44 Those doctors should have said to all this person they appear to be sick with a respiratory pathogen. There’s a good chance that it’s an RNA virus. They could have quickly actually ascertained that it was an RNA virus.
2:09:49 You know what works on all RNA viruses? Ivermectin.
2:10:02 Then they could have treated it and they would have seen, oh, ivermectin works for COVID if you give it very early, if you give it in sufficient doses, and if you give it with fat.
2:10:17 Doctors would have figured that out on their own. Instead, what we got was a message from the very people who had engaged in offshoring this research ostensibly to figure out how to deal with COVID, who then gave us exactly the inverse of the right advice.
2:10:24 Then what did they do? Well, then they told us the route out of this is a vaccine.
2:10:29 What they delivered was not a vaccine. It was a gene therapy.
2:10:48 That gene therapy we were told blocks the contraction and the transmission of COVID, and what happened was they demonized everybody who questioned either the safety or the efficacy or both of these treatments.
2:10:58 And it turned out that didn’t work. So what we have, this is why I say that the COVID story diagnosis the system.
2:11:14 If you think, and a person could be well within their rights to think, well, I’m sure we were studying the virus to protect people and that it would tell us something about what should be done if it ever were to leap into humans.
2:11:20 We got a perfect test of how well that worked. Every single thing they told us to do was wrong and upside down.
2:11:24 If you took what they call the vaccine, you put yourself in jeopardy.
2:11:42 If you ignored their advice and you used ivermectin and hydroxychloroquine and you used it early and you used it in sufficient quantities, it actually was highly effective and actually rendered this illness perfectly manageable for almost every single person.
2:11:46 So we’ve seen how well they did. They failed across the board.
2:12:00 Do you think there’s malicious intent somewhere? Because when people hear these stories, they, and because the average dough doesn’t know how systems above them work, they tend to think of this like Illuminati group of people coming together deciding this was going to happen and executing this plan for some.
2:12:12 Because these, you know, this, this room of people who are evil, who people refer to as like they wanted to do harm and they want to control us. That’s the kind of conspiracy narrative.
2:12:17 I have no idea what motivates such people.
2:12:32 My guess is most of the people who participated in the programs that did so much harm thought they were doing the right thing. I don’t think that’s true for all of them though. I don’t think that’s true for Anthony Fauci.
2:12:34 You don’t think he thinks he was doing the right thing?
2:12:46 I think he knows he’s a weapons guy and that when you’re a weapons guy, you are inherently comfortable with the destruction of human beings. That’s what you do for a living.
2:12:54 You’re trying to create things that destroy human beings and I don’t know what it would be like to have such a job. I’ve never had one.
2:13:09 But my guess is there is a mechanism for rationalizing absolutely ghastly things if what you do for a living is plot the destruction of others.
2:13:16 Now you raise this as a concern as one of your key concerns because I guess you think we haven’t learned our lessons from this?
2:13:40 No, we haven’t. I think things are a little bit inverted in Britain. In the US, there is widespread discussion of the harms that came from the so-called vaccines, but the question of the repurposed drugs, that story has not broken.
2:13:46 People still think that ivermectin and hydroxychloroquine don’t work and never worked for COVID.
2:14:00 I think this story is in general the inverse that the vaccine harms are still taboo in Britain and there’s more acceptance of repurposed drugs.
2:14:14 But really what we need is a no holds barred exploration of what happened, irrespective of what it was. Maybe I’ve got it all wrong and maybe that would emerge in an investigation.
2:14:42 But we need to look at the viral origins, how exactly that happened. We need to look at what was done, the coup that public health staged against medicine in which directives about how to treat patients came down from on high rather than the normal medical process of doctors figuring out how to treat their patients empirically and pooling their insights.
2:15:07 And we need to talk about what happened, where these gene therapies came from, what was understood about the danger, and how it is that we treat all of the people who frankly did exactly what they were asked to do and have had their lives compromised or lost because of injuries that they were not told were possible.
2:15:19 Are you at all concerned that if there is a pandemic that breaks out now, people would be so distrusting in institutions that we wouldn’t be able to communicate any kind of instructions to society at large.
2:15:25 We wouldn’t be able to tell them what medicine to take. We wouldn’t tell them to lock down. We wouldn’t be able to tell them pretty much anything.
2:15:54 100%. It would be an absolute nightmare. But what we do have that we didn’t have in 2020 is a sizable, dedicated group of dissidents, many of whom have lost jobs who did figure out how to treat the disease, what its implications were medically, what the vaccine harms are,
2:16:07 how you mitigate them. And we have another group of people who were able to make excellent progress on the question of where did this thing come from and what was the process that created it.
2:16:24 So I guess on the one hand, yes, the distrusting institutions would make an actual pandemic if such a thing happened, nightmarish. On the other hand, we’ve got people that are actually worthy of our trust.
2:16:44 But I will say one other thing. In 2020, I was somewhere in the mainstream with respect to how much concern I had over zoonotic pandemics.
2:16:58 Seeing what happened during COVID, I have come to understand the world is not nearly as dangerous on this front as we thought. Even the stories that we think we know, like Spanish flu, turn out not to mean what we thought they meant.
2:17:17 Spanish flu was largely a self inflicted wound. Yes, there was a flu that circulated. Much of what people died from was bacterial pneumonia that followed on from that flu, which we could currently treat with antibiotics, and much of the harm that was done.
2:17:30 In fact, what panicked people tremendously was that young, healthy people were succumbing. Why? Because they were being given huge doses of aspirin that today would be understood to be lethal.
2:17:36 So I’m not convinced that the story of Spanish flu is what we thought it was.
2:17:54 In the absence of such a story, how often is humanity faced with a terrifying pandemic? The answer is it’s very rare, and the degree to which humans make it worse and not better is substantial.
2:18:12 So can we afford to wait five years as we sort out the truth of what happened during COVID? Yeah, absolutely we can afford to wait. The chances of something 1918 happening in the present is very, very low, and our ability to deal with it is much better.
2:18:30 So yeah, if it were mine to say, I would say relax about the zoonotic stuff. You’ve been sold a bill of goods by a lot of people who actually wanted to study how to make weaponized pathogens and pay attention to the people who have a good track record.
2:18:37 And it doesn’t mean a perfect track record. It means people who recognize their mistakes and got smarter over time.
2:18:55 Brett, we’ve spent a lot of time talking about macro concerns and big things. It’s funny because when I sat down with you, there’s two things I want to talk about, which is the macro stuff, but also to just get a, I guess, a bit of a clear understanding of how our biology, our evolutionary
2:19:07 biology and the world we’re living in are misaligned so that on a day-to-day basis, for the next year, as I navigate through my life, the decisions I make with my food, my partners, my relationships, the day-to-day decisions, I can make them better.
2:19:23 Now, in that regard, could you give me some advice on how I can live a better life? Because I’m aware now of the big macro picture, much of it, but on a day-to-day basis, what things can I do to live a happier, healthier life?
2:19:40 The primary alteration that you can make, and none of us can do this perfectly. The world doesn’t allow it. But we are beautifully designed for a world we no longer live in.
2:19:56 You have no idea how good your design is because your design interface is kind of poorly with the modern world. And so it sort of feels like evolution, yeah, it did pretty well given what it’s made of, but it kind of missed the market in a lot of ways.
2:20:21 Really not the case. If you lived as an ancestor lived in a world for which they were not only exquisitely well built, but also brilliantly programmed, then you would see that you lived in a kind of flow state, and that that flow state was only broken by the occasional interaction with something new.
2:20:39 We live in the opposite world. You have a food in your pantry, and the question of whether you should actually put it in your mouth really hinges on a list of ingredients, some of which you may not even be able to understand.
2:21:02 That’s not normal, right? So if you want to live a healthier, happier, more fulfilling life, the key is to remove as much of the novelty as you can from as many of the realms that exist in your life as you’re able to.
2:21:11 What you want to be doing is eating things that look more or less like what your ancestors look like. Is that a carnivore diet? No.
2:21:25 But it’s not a vegetarian diet either. It’s a diet that has these things in proper proportion, that has them unadulterated by novel stuff like seed oils.
2:21:41 Seed oils are strangely repurposed lubricants that people figured out you could sell as food and then were packaged as if they were heart healthy. It’s the inverse of the truth.
2:21:58 Olive oil is not a seed oil. Avocado oil is not a seed oil. Those are safe. Why? Because you’re eating oil from the flesh of a fruit, not the seed. Plants don’t want you eating their seeds. Plants are reproduced by keeping their seeds from getting eaten.
2:22:18 So using detergents to extract the toxins from a seed oil is not a safe process. So in any case, eating things that make sense, unadulterated things that look like the actual foods that your ancestors ate will make you very much healthier.
2:22:33 Realizing that in general, a state of health is one in which you are not disrupted until very late in life. Your body is built to function. It’s built to fix itself.
2:22:46 And the idea that health is a matter of which pills to take is insane. We’ve been sold another bill of goods by people who get rich when we buy pills.
2:22:59 Pharma is healthy when we are sick. So don’t get the idea that the way to get healthiest to figure out which things you’re deficient in and get some corrective medicine.
2:23:25 There are some places where you’re deficient. You and I are probably both deficient in vitamin D, right? We’re deficient in vitamin D, not because human beings can’t make enough vitamin D, but because we live in a novel world where the UV light that we would have been interfacing with in our ancestral environment is being blocked by clothing, by buildings, by class, and that is causing us not to synthesize this stuff.
2:23:40 So vitamin D, that’s a place where actually you probably are deficient and you should correct for it. But in general, health does not come from pills. There are drugs that are worth taking when something has gone wrong for which this is an appropriate remedy.
2:23:56 But in general, the style of thinking in which people are put on statins because some number on their chart suggested to somebody that they were in danger. This is nonsense, and it doesn’t pan out.
2:24:06 If you look at the evidence, we harmed people with statins, right? The number of people who benefited from them was tiny. The number of people who were sold them was large.
2:24:31 And then you can extend this logic to other things too. How much are you wired for this world and how much could you restore a relationship with other people and with the environment that just simply matches what your ancestors would have done, right?
2:24:43 We would all benefit by spending more time outside. We all benefit from having close relationships with friends, with lovers, things that last a lifetime.
2:25:06 And the obsession with modernizing everything is self-defeating, right? In general, there are things that are worth modernizing, but it should be a fairly high bar. When we depart from an ancestral pattern, it should be for a very good reason, and it should be with our eyes wide open about the unintended consequences of doing it.
2:25:29 So, I don’t know whether this is striking you as operationalizable, but you want your environment to look as ancestral as it can. You want the developmental environment of a child to be a good match for the environment that they’re going to live in as an adult.
2:25:49 You want your relationships to be, again, I’m not arguing for perfectly traditional, but you want them to be recognizably traditional, right? And those things, it’s kind of a high bar because, frankly, you’ve got something that your ancestors didn’t have.
2:26:02 There’s two last questions I have for you, if that’s okay. One of them is kind of raised there, which was, wait, we absolutely was not raised there, but it was in between the lines of one of the things you said about relationships is pornography.
2:26:16 And we live in a world now because of screens and all of these things that we can access these sort of artificial romantic relationships and stimulation using the screens that 11-year-olds have in their pockets.
2:26:20 My question is, is pornography bad for us?
2:26:36 It’s an unmitigated disaster, but I will say that with a caveat. I am not arguing against erotica. Humans have a very longstanding relationship with erotic content, and I don’t think there’s anything inherently wrong with erotic content.
2:26:43 The problem is pornography itself, and I know I’m not supposed to be able to define it, but I will anyway.
2:26:52 Pornography is erotic content, the motivation for producing it having been profit.
2:27:01 So what’s happening is the people who are making porn are transferring our wealth to them, and I don’t just mean money.
2:27:18 They are destroying the sacred sexual toolkit that is the birthright of every human being.
2:27:30 They are destroying it for money, they are distorting it, and that distortion, I would say, comes in two identifiable realms.
2:27:43 One is that, well actually maybe it’s more than two, but men have two general reproductive strategies that work evolutionarily.
2:28:01 Women have one. The two that men have are a so and go, love them and leave them, don’t invest in women or their offspring mode, and the other is invest in offspring and contribute to protecting them and raising them.
2:28:20 When men are in that second mode, they are not exactly like women, but they are symmetrical to women in terms of how choosy they are about mates, about how careful they are in their interactions.
2:28:31 When men are in the first mode, when they are thinking in terms of not investing in a sexual partner, that is effectively predatory.
2:28:46 And the reason that it’s predatory is that human babies are so expensive to raise that no woman with a choice would elect to raise one alone if she could instead have a partner join her in that.
2:28:52 So women are built to avoid sex that does not come with commitment.
2:29:01 They’ve been convinced by modernity that that’s not sophisticated, that that’s male oppression, whatever it might be.
2:29:16 But the truth is, we have moved in the direction of women behaving like men at their worst rather than men behaving like women at their best, and it’s a mistake.
2:29:29 So you don’t want relationships, especially really ones about the most powerful stuff there is. A human sexual interaction is about as close as you get.
2:29:48 And you don’t want that relationship to be about some predatory mode that you have for, I don’t know, ancestral circumstances that frankly were often ghastly and unforgettable.
2:29:50 Rape and things like that.
2:30:02 Exactly. So what we should really want is a society that actually causes men to find this other side of themselves, which is an investing, caring, decent side.
2:30:12 And that’s not an unmasculine side. A man investing in a woman and defending his family and providing for them, that’s all perfectly masculine stuff.
2:30:27 It’s a lot more mature than the other alternative. But in any case, the pornography is pushing us in the direction of this predatory mindset being synonymous with sexuality.
2:30:43 It also inherently leads to a view of sex that is extreme. And the reason for that has to do with market competition, that pornographers are all selling the same thing, right? They’re selling human sex.
2:30:57 How do you capture attention in a market where every competitor has the same stuff? Well, you figure out what taboo hasn’t been broken yet, and you break it. That will distinguish you from your competitors.
2:31:05 You’ve got an arms race in which pornographers are trying to find more and more extreme stuff to get the attention and therefore the money of consumers.
2:31:14 It’s not a good idea. You don’t want an arms race. Sex isn’t some new thing. It’s not a technology that we’re trying to figure out where it goes.
2:31:25 This is an ancient thing, and we’re wrecking it in an economic arms race that is really bad for the people who consume this stuff. And it’s really bad for society.
2:31:44 It’s causing people not to want to partner because when they do start a sexual relationship, they may find that their partner is violent because, I mean, here’s the hidden aspect of this.
2:32:07 Human beings figure out what sex is in large measure through observation of other humans. That’s natural. In fact, in hunter-gatherer societies, we know that as weird as this sounds, kids learn what sex is because they’re housed with their parents and they may be half asleep and so they observe something real.
2:32:31 So the human is built to learn this through some kind of observation and inference. But if your detectors are saturated with phony sexual interactions designed to get you to pay attention rather than real sexual interactions that actually happen between people, then it corrupts your whole understanding of what you’re supposed to be doing.
2:32:57 And then we’ve got AI humanoid robots at the same time. There’s going to be, in our lifetime, there’s going to be a new story that breaks and it’s going to be describing this very large community of millions and millions of men and maybe women as well who are in a committed relationship with a humanoid robot who is pleasuring them in all the right ways and is having sex with them and giving them no problems and affirming everything they want to hear and helping them around the house.
2:33:00 Oh, the worst thing you said is affirming everything they want to hear.
2:33:13 Yeah. But you just think about what’s stopping them doing that and the only thing stopping you doing that, honestly, if I’m being completely honest, is the stigma. And stigma is we look back through history, evaporates in a moment when enough people start doing it.
2:33:15 Yeah. And we saw this with porn.
2:33:17 Yeah. Of course. Yeah. That used to have a stigma.
2:33:21 Oh my God. It had such a stigma and now people just talk about it like it’s nothing.
2:33:22 Yeah.
2:33:37 And you’re absolutely right. But I mean, look, maybe I have a wonderful relationship. Really, I know I married the right person, which is odd because I met her when I was 16.
2:33:38 Wow.
2:33:39 Yeah.
2:33:40 That’s incredible.
2:33:58 But it does tell me something because as much as I know that I’m with the right person and I can look back on my history and just understand what an important role it played in everything good about my life, it’s not simple.
2:34:00 You don’t want it to be simple.
2:34:01 Yeah.
2:34:07 You don’t want a beautiful robot to tell you what you want to hear. That will wreck your life. Right?
2:34:11 I mean, it’s like, let’s take the perfect analogy.
2:34:19 If I said to you, hey, how would you like just to feel really awesome all the time?
2:34:20 It’s tempting.
2:34:24 Oh, it’s so tempting. But it’s kind of what cocaine does, right?
2:34:29 It just triggers a pleasure center without it having to be accompanied by success or anything.
2:34:37 It wrecks your life. If you really get into that stuff, you’ll betray every value you’ve got just to keep the high going.
2:34:46 So this is the same thing. You don’t want a sexy, beautiful robot to make you feel great about yourself because you will become nothing.
2:34:48 Struggle matters.
2:34:53 Yeah, it does, which is why suffering is not something we should be trying to cure.
2:34:58 And that brings me to the last question I was going to ask you of the two, which was just about what parents are getting wrong.
2:35:05 Because I’m going to be a parent at some point. I’m 31, me and my partner have started trying for kids and my brother is a year older.
2:35:15 He has three kids under the age of six and I’m trying to navigate now what advice or what, you know, very top level things I should be thinking about as a parent.
2:35:17 I’m so glad you asked me that.
2:35:18 Why?
2:35:21 Because I’ve got some actually useful advice.
2:35:22 Okay.
2:35:36 And, you know, look, I made mistakes with my kids and I know what they were in large measure. Maybe I don’t know all of them yet, but I also think Heather and I did really well and our kids bear that story out.
2:35:44 Kids are built to be raised correctly.
2:35:55 Kids are not fragile in the sense that you’re going to make plenty of errors. You’re going to yell at them when you shouldn’t. You’re going to do all sorts of stuff you shouldn’t do.
2:35:58 That does not wreck kids.
2:36:02 The signal to noise ratio is what you got to focus on, right?
2:36:12 In general, you want your successes, the things that you do right to sufficiently outpace the things that you screw up, that they get the idea, right?
2:36:17 Their purpose is not to game you. It’s not to evade your authority.
2:36:27 They’re trying to figure out how to be in the world and your job as a parent is to mirror the world that they will live in, right?
2:36:35 To do so in a way that they can get the message so that they can become, you don’t want a panicky kid who is going to face danger and freak out.
2:36:45 It’s not useful. That’ll get you killed. What you want is somebody who, when they are faced with something challenging, brings the right tools to bear.
2:36:51 So you’ll model it for them and you’ll produce a world in which those kinds of challenges exist, right?
2:36:56 At first in a very crude form and then they will get more and more sophisticated over time.
2:37:08 All designed to work. What you want to do is not break it, not fall in love with fads or beliefs like, you know, childhood is a time of innocence, right?
2:37:13 You’re supposed to be playing. Well, you know what play is? Practice, right?
2:37:21 Yes, you should be playing. You should be having a blast, but you should be playing with things that actually have some relevance to what you want to be as an adult, right?
2:37:27 The fun you have should be correlated with the skills that you will want to have picked up.
2:37:35 And anyway, I think the key is reduce the novelty in their lives as much as you can.
2:37:38 Novelty by what you mean?
2:37:41 Stuff for which they have no evolutionary preparedness.
2:37:42 Screens.
2:37:45 Screens being very high on the list.
2:37:57 I will tell you, Heather and I knew very little about raising kids when we had our first and we literally had a conversation and said, do you know how to do this?
2:38:04 No. Were you around people who did when you were a kid? Not really. You know, it was true for both of us.
2:38:17 And so we just decided to wing it. And one of the things we did was we started talking to our then infant as if he was a college student.
2:38:24 You know, it was kind of funny to do and it didn’t seem harmful. And the funny thing is it worked really well.
2:38:35 Your job is to shoot over their heads and then they rise to meet it, right?
2:38:42 And so don’t assume that you should be meeting your child at their level. That’s not what you’re supposed to do.
2:38:47 You’re supposed to shoot above their heads and then they come to meet it.
2:38:55 You’re supposed to ignore all the garbage that they used to tell parents about, oh, you’ll ruin your kid if you love them too much, that kind of thing.
2:39:03 It’s all nonsense, right? Your program to know, you’re supposed to love the tiny kid unconditionally.
2:39:06 They’re supposed to feel very, very secure in that, right?
2:39:11 That’s what allows them to confront the terrifying world is that they’re completely secure at home.
2:39:16 And then at the point where it’s not so simple, you know, right?
2:39:28 You’re built for this, so are they. And that system works and the thing that makes it break is novel influences, especially where you have an antagonist, right?
2:39:36 You’re not supposed to have an antagonist. Your ancestors, there was some set of things that a child should eat.
2:39:43 There was nobody trying to trick your child into eating something they shouldn’t because it’s profitable. That’s new, right?
2:39:55 So anyway, you’re built for it. You’re also extremely thoughtful, which is a great tool because you’re going to be living in a world with novel stuff.
2:40:09 Your book is so incredibly important because it’s, you know, until I went through this book, I didn’t understand that pretty much everything, as you say, is downstream from my evolutionary biology.
2:40:17 And I thought of evolutionary biology as like, why is my finger the shape that it is or what’s inside or, you know, what’s the structure of the human body?
2:40:26 But actually understanding that everything from the foods we eat and why that’s misaligned to the back pain that I get to the way that I make,
2:40:34 why I have a girlfriend and not five girlfriends and all of society and the way it’s constructed and all of my biases link back to my evolutionary biology.
2:40:39 It allows me to see a kind of different lens on the world, and I used to think that psychology was the answer to the world.
2:40:46 But after reading this essential book, I now know that the answer to the world is actually much of it exists in our evolutionary biology.
2:40:51 Our ability to see the future and to understand the past exists in our evolutionary biology.
2:40:54 And so I highly recommend everybody gets this book and has a read of it.
2:41:01 It’s called A Hunter Gatherer’s Guide to the 21st Century, Evolution and the Challenges of Modern Life by both Brett and his wife, Heather.
2:41:03 I’ll link it below for everybody to read.
2:41:07 It’s a New York Times bestselling book as well.
2:41:12 Brett, we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next guest, not knowing who they’re going to be leaving it for.
2:41:14 And the question left for you is, okay.
2:41:15 Do I get to know who left it?
2:41:20 You never get to know unless all these questions become conversation cards.
2:41:22 So we have a pack for you.
2:41:28 So if you turn it over and scan it with your iPhone, you can watch who answered the question on the other side.
2:41:31 So your question will become a card and then you can turn it over and scan it.
2:41:34 And on the other side will be the person that answered it.
2:41:45 If you could travel back to meet one member of your family when they were the age you are now, what would you ask them?
2:41:48 Wow.
2:41:59 I guess I would ask my grandfather, who I was very close with, who had a great many…
2:42:08 He had great hopes for humanity and he had tremendous fears about exactly what we’re doing wrong.
2:42:27 Not in detail, but he understood that our power to break the world exceeded our wisdom about how to manage those powers.
2:42:53 I guess I would ask him if he could have been certain that he was actually right and that the magnitude of the danger in 2024 would exceed even his substantial concerns.
2:42:59 What might he do differently to raise the alarm?
2:43:01 Is that what you’re trying to do?
2:43:12 Yeah, I live by the following premise.
2:43:26 If you were on a canoe being pulled towards a waterfall and the chances of your paddling out of the danger was growing vanishingly small,
2:43:32 there’s no point at which it makes sense to stop paddling.
2:43:43 You don’t know what you don’t know and the chances that you might just barely escape a terrible disaster because you didn’t give in to hopelessness
2:43:54 means that what you do as things get very dire is you double down and you push as hard as you can.
2:44:02 And so what I honestly believe is that it is very, very late.
2:44:06 But as far as I know, it is not too late.
2:44:14 If we began the process now of waking up to what’s actually causing our problem, which is hyper novelty.
2:44:23 Hyper novelty in simple terms meaning the rate of change is simply too great for our ability to adapt to catch up.
2:44:35 If we woke up to that problem and we got serious about addressing it, I believe that we could still do it.
2:44:38 Are you hopeful?
2:44:41 Let’s put it this way.
2:44:52 One of the tools that we use in evolutionary biology to think about the process of a creature becoming some other kind of creature is called the adaptive landscape.
2:44:56 And it involves thinking about opportunities as peaks.
2:45:06 The value of an opportunity is the height of the peak and the obstacles to going from one peak to a higher one are valleys.
2:45:12 There’s no guarantee that just because you’ve gone into a valley that you’re going to go up a peak on the other side.
2:45:24 That involves some luck and some careful navigation because if that other peak is far away in the clouds and you’re off by four degrees, you could just simply miss it.
2:45:27 So the peril is real.
2:45:31 We are entering an adaptive valley.
2:45:34 We can feel it. Everybody feels it.
2:45:39 There is no guarantee that we get out of it.
2:45:49 But the fact that things look very dark does not mean that we are not moving through an adaptive valley to a better peak on the other side.
2:46:03 So there is every reason not to give up and to try to play our roles in this chapter as effectively as we can to maximize the chances that we do get to the foothill of that other peak
2:46:10 and can deliver our descendants of world as good as the one we inherited or better.
2:46:14 And let’s put it this way.
2:46:28 We all go to the movie and we watch the Fellowship of the Ring or whatever the collection of weird heroes that we see on the screen.
2:46:31 We root for them and we admire them.
2:46:34 We know what we are supposed to do at this moment.
2:46:46 We are supposed to enter the next chapter of the book and we are supposed to do as well as we can and bring our best characteristics to bear in the hope that it works out.
2:46:50 And if it doesn’t, we will have tried.
2:46:59 And if it does, we will get to look back on this dark phase and say, “Isn’t it great that we kept going?”
2:47:04 Are you hopeful?
2:47:09 You know, the funny thing is, I know the answer to that question and I also know the other answer to that question.
2:47:13 Yeah, I’m hopeful.
2:47:19 And we’ll see the answer to that question.
2:47:22 I mean, you really want to know?
2:47:23 Yes.
2:47:25 Okay, because it breaks the spell.
2:47:39 The problem is, in order to get everybody to do what they need to do in order that we do get out of this, we have to believe that it’s more likely to get out of it than it probably is.
2:47:42 So I’m comfortable with that.
2:47:46 If other people are comfortable with that, then the answer is, yeah, it’s a pretty dire moment.
2:47:53 We’re going to need some luck, but what’s the way to approach it?
2:48:00 Often the way to approach things is in some conflict with how we understand them.
2:48:01 I don’t believe in fate.
2:48:09 I don’t think it’s a real thing, but I know that it’s very often extremely useful to behave as if you do believe in fate.
2:48:13 So I do.
2:48:14 Brett, thank you.
2:48:16 Thank you for your generosity with your timing.
2:48:23 Thank you for your wisdom, your honesty, and for all the work that you do across your YouTube channel, which I’m a big fan of your books and everything else that you do.
2:48:25 If someone wants to find you, where’s the best place to go?
2:48:28 Is it your website or is it?
2:48:30 They should find the Dark Horse podcast.
2:48:32 Dark Horse is one word.
2:48:36 They can find me on Twitter @brettwinestein.
2:48:40 We also have a Twitter account for the podcast.
2:48:42 They can pick up the book.
2:48:44 I think those are the best places.
2:48:48 I’ll link all of those below so everyone has easy access to them on all platforms.
2:48:49 So thank you so much, Brett.
2:48:52 It’s been a real honor and I feel enlightened.
2:49:00 I feel like my eyes have been opened in a number of ways and I feel focused.
2:49:02 Well, that’s great to hear.
2:49:05 It was a very rewarding conversation.
2:49:12 Perfected has quite frankly taken the nation by storm.
2:49:17 A small green energy drink that you’ve probably seen popping up through Tesco or through Waitrose.
2:49:30 They’ve grown by almost 10,000% in a very short period of time because people are sick and tired of the typical unhealthy energy drinks and they’ve been looking for an alternative.
2:49:36 Perfected is the drink that I drink as I’m sat here doing the podcast because it gives me increased focus.
2:49:44 It doesn’t give me crashes, which sometimes might happen if I’m having a three, four, five, six hour conversation with someone on the podcast and it tastes amazing.
2:49:47 It’s exactly what I’ve been looking for in terms of energy.
2:49:50 That’s why I’m an investor and that’s why they sponsor this podcast.
2:50:01 And for a limited time, Perfected have given Diary of a CEO listeners only a huge 40% off if you use the code diary40 at checkout.
2:50:03 Don’t tell anybody about this.
2:50:07 And you can only get this online for a limited time, so make sure you don’t miss out.
2:50:30 [Music]
Hiện tại có gần 50 người đứng sau chương trình Diary of a CEO đang làm việc để hoàn thành nó.
Vì vậy, từ tất cả chúng tôi, xin cảm ơn rất nhiều.
Chúng tôi đã tổ chức một buổi rút thăm vào tháng trước và đã trao giải cho những người đăng ký theo dõi chương trình cho đến khi đạt bảy triệu người đăng ký.
Và các bạn đã yêu thích buổi rút thăm đó đến nỗi chúng tôi sẽ tiếp tục tổ chức.
Vì vậy, mỗi tháng, chúng tôi sẽ tặng những giải thưởng mà tiền không thể mua được,
bao gồm các cuộc gặp gỡ với tôi, lời mời tham gia các sự kiện của chúng tôi, và voucher quà tặng trị giá một nghìn bảng cho bất kỳ ai đăng ký theo dõi Diary of a CEO.
Hiện tại có hơn bảy triệu bạn.
Vì vậy, nếu bạn quyết định đăng ký hôm nay, bạn có thể trở thành một trong những người may mắn đó.
Cảm ơn bạn từ đáy lòng tôi.
Hãy bắt đầu cuộc trò chuyện.
Brett, bạn là ai và bạn đang trên một sứ mệnh gì?
Và khi tôi hỏi câu hỏi thứ hai đó, tôi đang nhìn vào toàn bộ công việc của bạn,
và tôi đang cố gắng tóm gọn nó có thể chỉ trong vài câu.
Chắc chắn rồi.
Tôi là một nhà sinh học tiến hóa.
Tôi là một cựu giáo sư đại học, người đã bị đẩy vào vai trò trí thức công cộng do những sự kiện kỳ lạ tại trường đại học của tôi.
Tôi đang trên một sứ mệnh và tôi sợ rằng điều đó sẽ nghe có vẻ kỳ quặc với mọi người.
Tôi nghĩ nhân loại đang trong tình trạng nguy hiểm nghiêm trọng.
Tôi nghĩ chúng ta lo lắng về những điều sai lầm và tôi không có lý do gì để tin rằng bất cứ điều gì tôi có thể làm sẽ thay đổi số phận của nhân loại.
Nhưng tôi cảm thấy có nghĩa vụ phải cố gắng.
Nói cách khác, nếu chúng ta sẽ bị định mệnh bởi những sai lầm của mình và tôi biết một chút về những sai lầm đó,
thì tôi có trách nhiệm cố gắng làm rõ điều đó với mọi người và các quy trình có thể có quyền lực để định hướng lại chúng ta.
Vì vậy, tôi đang nỗ lực đó mặc dù, thành thật mà nói, tôi nghĩ rằng nó khó có thể thành công.
Điều đó khá đáng sợ, Brett.
Vâng, tôi đã vượt qua phần đó.
Bạn đang đề cập đến điều gì khi bạn nói rằng bạn nghĩ nhân loại có thể bị diệt vong?
Có một tập hợp các tiền đề cơ bản xuất phát từ sinh học.
Không có loài nào tồn tại mãi mãi và điều đó bao gồm cả loài của chúng ta, bất kể tôi hay bất kỳ ai khác làm gì.
Nhưng mục tiêu của bài tập này thực sự là để ngăn chặn sự tuyệt chủng càng lâu càng tốt. Và tôi tin rằng đó là một điều hợp lý để làm. Đó là một điều sống còn để làm, ngay cả khi cuối cùng chúng ta biết rằng bất kể chúng ta thành công đến đâu, chúng ta sẽ không thể thoát khỏi sự hủy diệt của hệ mặt trời, chúng ta sẽ không thể thoát khỏi sự va chạm của thiên hà của chúng ta với một thiên hà khác. Và ngay cả khi chúng ta có thể, cuối cùng vũ trụ cũng có một số phận và nó sẽ kéo chúng ta ra khỏi đó nếu chúng ta vượt qua mọi khó khăn.
Nhưng tại sao chúng ta lại gặp rắc rối? Chà, chúng ta gặp rắc rối vì tất cả các sinh vật đều được xây dựng tốt cho những môi trường mà chúng ta đã tiến hóa. Và con người phải chịu đựng một điều mà vợ tôi, Heather, và tôi trong cuốn sách của chúng tôi gọi là siêu mới mẻ. Vì vậy, sự mới mẻ là trạng thái của một cái gì đó không phải là những gì bạn đã chuẩn bị tiến hóa cho. Và con người rất giỏi trong việc đối phó với sự mới mẻ. Nhưng những gì chúng ta đang làm trong hiện tại là chúng ta đang tạo ra một tốc độ thay đổi nhanh đến mức không có cách nào khả thi để chúng ta theo kịp. Chúng ta không thể thích nghi đủ nhanh để theo kịp những ảnh hưởng mới mà chúng ta đang ép buộc lên chính mình. Và điều đó có nghĩa là với mỗi năm trôi qua, chúng ta ngày càng kém thích nghi hơn với cuộc sống mà chúng ta phải sống.
Và tình hình đã tồi tệ đến mức môi trường mà chúng ta sống khi trưởng thành thậm chí không giống như những môi trường tồn tại cho người lớn khi chúng ta còn nhỏ. Lý do mà con người có thời gian phát triển dài hơn bất kỳ sinh vật nào từng tồn tại trên hành tinh này là vì bạn cần một thời gian phát triển dài để chúng ta có được cái nhìn sâu sắc và sự tinh tế cần thiết để trở thành một người lớn chức năng. Chương trình đó không hoạt động nếu môi trường mà bạn đang tiếp thu những bài học đó không liên quan đến môi trường mà bạn phải thực hiện những công việc của người lớn. Đó là một điều không hợp lý.
Vì vậy, đó là lý do tại sao chúng ta gặp rắc rối. Chúng ta có những công nghệ đủ mạnh để hủy diệt chúng ta. Chúng ta có những quy trình mà chúng ta đã giải phóng, hậu quả của chúng mà chúng ta khó có thể tưởng tượng.
Và khi những vấn đề này gia tăng, số lượng mối đe dọa tồn tại đối với nhân loại đang ngày càng tăng lên. Chúng ta phải kiềm chế vấn đề đó. Sự gia tăng các mối đe dọa tồn tại có nghĩa là khoảnh khắc mà chúng ta biến mất như một loài đang đến gần. Nếu không phải là điều này khiến chúng ta biến mất, thì sẽ là điều khác. Chúng ta phải ngăn chặn quá trình đó. Trong tất cả những mối quan tâm cấp bách này và trong tất cả những mối đe dọa tồn tại này, có điều gì đứng đầu danh sách mối quan tâm của bạn không? Thực ra, chúng không hoàn toàn tách biệt. Ví dụ, chúng ta đang bị ám ảnh chính trị ở đất nước này và trên toàn thế giới phương Tây về biến đổi khí hậu do con người gây ra. Tôi chắc bạn đã nhận thấy. Biến đổi khí hậu do con người là gì? Biến đổi khí hậu do con người là sự thay đổi trong các điều kiện trung bình trên hành tinh Trái Đất do hoạt động của con người gây ra. Vậy nên, tuyên bố là CO2 giữ nhiệt từ mặt trời, khiến nhiệt độ trung bình tăng lên. Điều này sẽ ảnh hưởng đến, ví dụ, lượng băng tồn tại ở độ cao lớn và ở Bắc Cực cũng như các vùng lạnh khác. Và điều đó sau đó là một phần của phản hồi tích cực, nơi mà vì băng có màu trắng, nó phản chiếu năng lượng của mặt trời trở lại không gian. Vì vậy, càng nhiều băng tan chảy, thế giới càng trở nên tối hơn, càng nhiều ánh sáng nó hấp thụ, nó càng trở nên ấm hơn. Vì vậy, phản hồi tích cực đó thực sự là một lý do đáng lo ngại. Tuy nhiên, sự cuồng nhiệt ngày càng tăng về mô hình liên quan đến sự nóng lên toàn cầu lại mâu thuẫn với những gì chúng ta hiểu về các mô hình. Các mô hình không phải là một thử nghiệm hợp lệ cho một giả thuyết trong một hệ thống phức tạp. Chúng không thể như vậy. Vì vậy, chúng ta đang coi những mô hình này như thể chúng cho chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra. Và điều đó không phải là một điều hợp lý về mặt triết học. Nhưng nó cũng đơn giản không phù hợp với sự hiểu biết về các yêu cầu cơ bản cho khoa học chức năng. Nếu bạn đang làm trong lĩnh vực khí hậu học ngày nay và bạn cố gắng công bố một bài báo nói rằng thực ra biến đổi khí hậu do con người chỉ tồi tệ bằng một phần tư so với những gì chúng ta lo sợ.
Bạn sẽ gặp rất nhiều khó khăn khi xuất bản điều đó và bạn sẽ trải qua một sự giảm sút đáng kể về khả năng tồn tại của mình như một nhà học thuật. Vậy điều chúng ta có thể suy luận từ điều đó là chúng ta có thể có rất nhiều bài báo chỉ ra một hướng mà lĩnh vực này quan tâm thúc đẩy. Và rằng chúng ta thiếu những bài báo có thể chỉ ra hướng ngược lại. Vì vậy, thực tế, khi chúng ta nhìn vào tổng số bài báo và nói, ôi Chúa ơi, tất cả đều nói cùng một điều, chúng ta đang gặp rắc rối lớn. Vậy, liệu tất cả chúng có nói cùng một điều vì chúng ta đang gặp rắc rối lớn và đó là điều mà một phân tích trung thực sẽ cho bạn biết? Hay đó chỉ là một tiếng vang của những gì chúng ta đưa vào hệ thống? Vì vậy, tôi ít lo lắng hơn về biến đổi khí hậu do con người gây ra. Và tôi lo lắng hơn về một số mối đe dọa khác mà, theo cách suy nghĩ của tôi, rõ ràng lớn hơn nó về quy mô. Vì vậy, chúng ta có một số vấn đề liên quan đến thời tiết không gian. Mặt trời trải qua một chu kỳ, một chu kỳ điểm mặt trời 11 năm. Những điểm mặt trời đó thường phát ra các vụ nổ mặt trời. Các vụ nổ mặt trời này thường được hướng ngẫu nhiên ra khỏi mặt trời. Và vì Trái Đất chỉ ở một vị trí, hầu hết các vụ nổ mặt trời mà mặt trời phóng ra không đánh trúng chúng ta. Vụ nổ mặt trời là gì? Vụ nổ mặt trời thực sự là sự phun trào khối lượng vỏ mà là phần quan trọng. Vụ nổ là thứ bạn thấy trên mặt trời trông giống như một ngọn lửa lớn đang bùng lên từ mặt trời. Khi điều đó xảy ra, trong nhiều trường hợp, nó thực sự phun ra một khối plasma tập trung, đúng không? Đây là các hạt mang điện và chúng bị phóng ra. Chúng bị phóng ra với tốc độ không đồng nhất. Chúng không di chuyển với tốc độ ánh sáng. Chúng di chuyển với tốc độ của các vật chất, đúng không? Và tốc độ của vật chất là biến đổi. Nhưng một vài ngày sau một vụ nổ mặt trời phát ra một sự phun trào khối lượng vỏ theo hướng của Trái Đất, chúng ta nhận được một làn sóng của những hạt mang điện này. Trên toàn cầu? Vâng. Và điều đó gây ra những điều mà tất cả chúng ta đều quen thuộc.
Dù bạn đã thấy hay chưa, điều này làm tăng cường hiện tượng cực quang, chẳng hạn như ánh sáng phương Bắc.
Đó là một buổi biểu diễn rất ngoạn mục và có lẽ bạn đã biết đến điều đó.
Có thể bạn đã thấy nó bằng chính mắt mình, nhưng gần đây chúng ta đã có một hiện tượng cực quang kéo dài đến tận Puerto Rico, đúng không?
Đó là một điều rất bất thường.
Và điều còn bất thường hơn nữa là thực tế…
Vậy chúng thường chỉ xuất hiện ở phần phía trên của Trái Đất?
Có đúng không?
Đúng vậy, nếu bạn ở gần Vòng Bắc Cực, bạn sẽ thấy những hiện tượng này thường xuyên.
Càng ở phía nam, khả năng bạn thấy chúng càng thấp.
Vâng, tôi đã thấy nó ở phía bắc Thụy Điển, cũng như ở Iceland.
Đó là một nơi tuyệt vời.
Nhưng để mọi người thấy nó ở Puerto Rico thì thật sự rất hiếm.
Và bạn có thể nghĩ rằng điều đó cho thấy rằng vụ nổ plasma đã va chạm với Trái Đất là một điều gì đó rất bất thường.
Nhưng thực tế thì không phải vậy.
Có điều gì khác đang diễn ra.
Hiện tượng cực quang đó đã kéo dài về phía nam hơn mức nó nên có dựa trên cường độ của vụ phun plasma,
mặc dù cường độ đó là đáng kể, nhưng không phải là chưa từng có.
Bây giờ, điều mà hầu hết mọi người không biết là đã có một cơn bão mặt trời lớn tấn công Trái Đất vào năm 1859.
Nó được gọi là sự kiện Carrington,
được đặt theo tên của nhà thiên văn học đã nhận ra rằng những hiệu ứng kỳ lạ xảy ra trên Trái Đất
có liên quan đến điều gì đó mà ông đã thấy trên Mặt Trời.
Ông đã thực sự kết nối hai điều đó, ông đã thấy vụ nổ và sau đó suy luận rằng điều này có liên quan đến nó.
Bây giờ, vào năm 1859, thế giới không phải là một nơi có nhiều điện.
Thực tế, việc sử dụng điện chủ yếu là cho điện báo.
Và vào thời điểm đó, vụ nổ plasma này đã gây ra những sự cố cho các điện báo.
Các trạm điện báo đã bốc cháy.
Toàn bộ mạng lưới đã sụp đổ.
Các nhân viên điện báo đã bị sốc tại các trạm của họ.
Tin nhắn vẫn có thể được gửi mặc dù không có điện được cung cấp cho hệ thống.
Nó đã sụp đổ và điện tích cảm ứng trong các dây dẫn đủ để các nhân viên điện báo gửi tin nhắn qua khoảng cách.
Vì vậy, điều đó thật sự rất kịch tính nếu bạn liên quan đến điện báo.
Nhưng đối với phần còn lại của nhân loại, đó chỉ là một sự kiện nhỏ.
Bây giờ, chúng ta sống trong một thế giới rất khác.
Chúng ta sống trong một thế giới mà mọi thứ đều có thành phần điện.
Cách mà xe cộ hoạt động, cách mà thực phẩm xuất hiện trong siêu thị,
cách mà giao thông hàng không và kiểm soát không lưu hoạt động, tất cả những điều này đều phụ thuộc rất nhiều vào điện.
Và tất cả chúng đều cực kỳ dễ bị tổn thương trước các tác động của xung điện từ (EMP) mà sẽ xảy ra khi có một tác động lớn từ mặt trời.
Tác động của EMP là gì?
Đó là một xung điện từ, về cơ bản là một điện tích được cảm ứng trong các vật liệu hoạt động điện.
Vì vậy, đó là loại sự việc mà nếu đủ lớn sẽ làm hỏng mọi máy tính,
sẽ khiến hầu hết các xe cộ không thể hoạt động.
Và điều mà chúng ta không thường biết là các lưới điện của chúng ta, những lưới điện vận hành tất cả các thiết bị điện của chúng ta,
chúng hoạt động với những máy biến áp, điều khiển dòng điện.
Những máy biến áp này là những cỗ máy khổng lồ, phức tạp.
Và nếu bạn cần một cái và bạn đặt hàng hôm nay, bạn sẽ phải chờ một năm mới nhận được.
Nếu thế giới đột nhiên cần 70 cái hoặc 100 cái, không ai có thể nói trước điều gì sẽ xảy ra.
Vì vậy, trong khi tất cả chúng ta đều có trải nghiệm về việc mất điện khiến chúng ta không có điện trong vài giờ hoặc vài ngày,
thì hoàn toàn có thể xảy ra một cơn bão mặt trời làm hỏng một số lượng lớn máy biến áp
có thể khiến một lục địa trở nên tối tăm mà không có kế hoạch nào để khôi phục ánh sáng.
Chúng sẽ tắt và sẽ không trở lại.
Và đây là một rủi ro vô lý để phải đối mặt.
Các máy biến áp có thể được bảo vệ chống lại điều này.
Chúng không thể được miễn dịch hoàn toàn khỏi tác động này, nhưng chúng có thể được bảo vệ bằng kiến trúc đã được hiểu rõ,
kiến trúc mà hiệu quả làm cho EMP không còn tác động, để máy biến áp có thể hoạt động trở lại sau sự kiện.
Nhưng chúng ta không làm điều đó.
Vì vậy, chúng ta đang phải đối mặt với một rủi ro cực kỳ lớn về việc một phần của một lục địa hoặc toàn bộ lục địa trở nên tối tăm mà không có kế hoạch dự phòng.
Đối với tôi, rủi ro đó lớn hơn bất kỳ điều gì có thể đúng về biến đổi khí hậu do con người gây ra.
Hơn nữa, bạn có thể đã nghe nói rằng sự dịch chuyển cực xảy ra. Rằng Bắc Cực không phải lúc nào cũng ở vị trí hiện tại của nó và đôi khi những điều này sẽ đảo ngược. Điều đó luôn khiến tôi cảm thấy đây là một tình huống cực kỳ nguy hiểm. Và tôi luôn giả định, vậy xác suất bạn sẽ còn sống là bao nhiêu? Bạn biết đấy, nếu bạn còn sống trong vòng 500 năm sau một lần đảo cực, thì đó sẽ là một tình huống khá căng thẳng. Nhưng xác suất điều đó xảy ra trong cuộc đời bạn là bao nhiêu? Thực ra, chúng ta đang sống trong một thời điểm mà cực đang di chuyển tích cực. Chúng ta đang ở giữa cái mà được gọi là sự biến động cực. Cực dường như đang đảo ngược và dường như đang đảo ngược cùng lúc với việc trường điện từ của Trái Đất đang giảm. Bây giờ, trường điện từ giảm có nghĩa là những gì bị phóng ra từ Mặt Trời có tác động lớn hơn đến Trái Đất so với bình thường. Và sự đảo cực đó đe dọa đến sự hỗn loạn. Bạn có thể tưởng tượng nếu chúng ta đã lo sợ về Y2K, đúng không, rằng một lỗi lập trình, sự thất bại trong việc tính toán rằng bạn sẽ có sự chuyển giao trong các ngày đã khiến mọi người lo lắng, thì một sự đảo cực thực sự sẽ tạo ra hỗn loạn. Và thực tế là chúng ta không ít nhất lo lắng như vậy, nếu không muốn nói là gấp 10 lần về việc chúng ta đang sống trong một sự biến động cực và sự giảm mạnh trong sức mạnh của trường điện từ của chúng ta trên Trái Đất cho thấy rằng chúng ta chỉ đơn giản là có những ưu tiên sai lầm. Điều gì đang gây ra sự đảo cực? Và điều đó có nghĩa là gì? Bởi vì khi tôi nghĩ về một sự đảo cực, điều đó có nghĩa là Bắc Cực chỉ di chuyển một chút? Nam Cực di chuyển một chút? Không phải chỉ một chút. Những điều này sẽ di chuyển một cách triệt để. Và tốc độ mà chúng đang di chuyển đang gia tăng. Điều này đang xảy ra trong một khoảng thời gian có liên quan cao đến bạn và tôi. Chúng ta đều có khả năng sẽ ở đây để chứng kiến sự chuyển dịch hoàn toàn, bất kể sự chuyển dịch hoàn toàn đó bao gồm điều gì. Và chúng không phải lúc nào cũng giống nhau. Vì vậy, thật khó để dự đoán. Bây giờ, tôi sẽ nói rằng đây không phải là lĩnh vực chuyên môn của tôi.
Tôi đã học hỏi rất nhiều từ người khác. Ben Davidson là người chính, một người mà tôi đã mời tham gia podcast Dark Horse. Anh ấy có một mô hình rất thuyết phục, một giả thuyết mà tôi tin rằng giải thích được nhiều đặc điểm khó giải thích của môi trường trong hệ mặt trời của chúng ta. Giải thích của anh ấy là hệ mặt trời đang di chuyển liên tục trong thiên hà. Và thiên hà, theo bản chất của nó, chứa một lớp điện từ dao động. Khi hệ mặt trời di chuyển qua lớp đó, chúng ta sẽ vượt qua mặt phẳng ở giữa, điều này khiến tất cả các thực thể hoạt động điện trở nên đảo ngược. Mặt trời trải qua một sự đảo ngược. Các hành tinh khác cũng trải qua sự đảo ngược. Trái đất trải qua một sự đảo ngược. Khi bạn nói về sự đảo ngược, bạn có ý nói đến khía cạnh điện từ phải không? Đúng vậy, đó là hướng kéo. Khi chúng ta nói về điện từ, chúng ta đang nói về sự hấp dẫn và đẩy ra. Và nếu bạn tưởng tượng rằng bạn đã đảo ngược dấu hiệu của mọi thứ vì bạn vừa vượt qua giữa một cái gì đó, giống như nếu bạn đang cầm một nam châm ở đây và phía bắc ở dưới và phía nam ở trên và bạn di chuyển một nam châm khác bên cạnh nó, thì hướng kéo sẽ thay đổi khi bạn vượt qua đường xích đạo đó. Vì vậy, chúng ta đang vượt qua một cái gì đó giống như đường xích đạo của thiên hà. Và sự giao thoa đó đang gây ra hành vi bất thường trên trái đất, nhưng nó cũng đang gây ra điều đó, mà chúng ta biết trên tám trong chín hành tinh khác và hành tinh thứ chín, chúng ta đơn giản là chưa có dữ liệu. Không phải là chúng ta biết nó. Nó bằng cách nào đó miễn dịch với điều đó. Và chúng ta đang thấy hành vi bất thường trên mặt trời. Vậy điều tôi hiểu là có một câu chuyện về thiên hà mà chúng ta hầu như không biết. Câu chuyện đó liên quan đến nhiều điều mà chúng ta biết từ hồ sơ hóa thạch, từ địa chất, điều mà rất khó giải thích tại sao cực lại đảo ngược và ít nhất chúng ta cần một nỗ lực tập trung để xem xét những câu hỏi này.
Và nếu Ben Davidson đã sai, nếu không có tấm điện từ thiên hà, nếu chúng ta không đang vượt qua kinh tuyến của nó, nếu trường điện từ đang giảm nhưng sắp đảo ngược thay vì tiếp tục giảm, thì chúng ta nên tìm ra điều đó. Nhưng tôi nghĩ rằng điều chúng ta sẽ phát hiện ra nếu chúng ta nhìn sâu vào vấn đề này, nếu chúng ta coi trọng nó, là có một mối đe dọa đối với nhân loại mà rất ít liên quan đến bất kỳ điều gì do con người gây ra. Thành phần quan trọng duy nhất do con người gây ra là chúng ta đã tạo ra một thế giới mong manh không thể chịu đựng được sự chuyển đổi này.
Anthropogenic có nghĩa là gì?
Do con người tạo ra.
Do con người tạo ra.
Vì vậy, biến đổi khí hậu do con người gây ra có nghĩa là chúng ta đã thải rất nhiều carbon vào bầu khí quyển mà trước đây không có, điều mà chúng ta chắc chắn đã làm. Nhiên liệu của chúng ta được làm từ carbon và khi chúng ta phá vỡ những phân tử carbon phức tạp này, carbon dioxide được giải phóng. Điều đó không thực sự xấu về bản chất vì carbon dioxide không phải là một chất độc.
Vì vậy, việc lấy những vòng carbon này và phân hủy chúng thành carbon dioxide và nước không phải là cách tồi tệ nhất để lấy năng lượng nếu bạn có thể làm điều đó một cách sạch sẽ. Nhưng vấn đề là có một phương trình cũ gọi là phương trình Arrhenius, cho chúng ta biết rằng CO2 thực sự sẽ gây ra việc giữ lại nhiệt từ mặt trời. Như tôi đã đề cập ở đầu, thực tế là giữ lại một chút nhiệt bổ sung có thể không quan trọng lắm.
Chúng ta không thể không nhắc đến thực tế rằng có một phản hồi tích cực liên quan đến độ trắng của các cực, lượng năng lượng được phản xạ trở lại không gian, điều này giúp chúng ta mát mẻ. Và khi các cực tan chảy, trái đất trở nên tối hơn, nó giữ lại nhiều nhiệt hơn. Vì vậy, đó là một hiệu ứng do con người gây ra vì chúng ta đã giải phóng tất cả carbon này đã bị giữ lại trong các mỏ nhiên liệu hóa thạch.
Vì vậy, về điểm này của việc các cực đang dịch chuyển, tôi chỉ muốn chắc chắn rằng tôi rất rõ ràng. Bạn thực sự có ý nói rằng cực Bắc và cực Nam sẽ di chuyển? Chà, theo ý kiến của tôi, điều này vẫn chưa chắc chắn.
Những người rất nghiêm túc đã suy luận từ nhiều loại bằng chứng khác nhau rằng chính trái đất có thể thực sự quay hoặc có vẻ như quay. Rằng lớp vỏ, tức là bề mặt mà chúng ta sống trên đó, có thể tách ra khỏi lớp manti. Hiện tại, chúng đang bị khóa chặt với nhau, nhưng nó có thể tách ra và quay trên bề mặt của lớp manti. Bây giờ, tôi không tin rằng điều đó có thể xảy ra. Tôi cũng không tin rằng điều đó là không thể. Những người thông minh như Einstein đã xem xét khả năng này, và thực tế là nó sẽ được thúc đẩy bởi khối lượng tích lũy ở cực dưới dạng băng. Điều đó thực sự sẽ kéo nó về phía xích đạo nếu chúng trở nên tách rời. Vì vậy, chúng ta thực sự có hai kịch bản thảm họa khác nhau có thể xảy ra. Một kịch bản liên quan đến việc chỉ đơn giản là sự định hướng từ trường của trái đất thay đổi và để lớp vỏ ở vị trí của nó. Kịch bản còn lại liên quan đến việc lớp vỏ thực sự quay. Lý do tôi nghi ngờ về việc lớp vỏ quay, và tôi sẽ không đặt cược mạnh mẽ theo bất kỳ hướng nào. Nhưng lý do tôi nghi ngờ là với tư cách là một nhà sinh học, tôi thấy ý tưởng rằng cực sẽ di chuyển về phía xích đạo khó có thể hòa hợp với sự phân bố các loài mà chúng ta thấy trên trái đất. Vì vậy, có điều gì đó không hoàn toàn phù hợp với câu chuyện đó đối với tôi. Nó sẽ đòi hỏi một điều gì đó trong sinh học mà tôi tin rằng chưa được mô tả. Có thể tôi có thể tưởng tượng những điều sẽ làm điều đó, nhưng tôi không thấy nó. Vì vậy, tôi do dự về ý tưởng lớp vỏ tách ra, nhưng tôi không coi đó là điều không đáng lo ngại. Để tôi làm rõ, khi bạn chỉ ra lịch sử tiến hóa có sự phân bố các loài trên trái đất đưa ra manh mối, bạn có đang nói rằng nếu điều này đã xảy ra trong quá khứ, chúng ta sẽ không thấy qua các hồ sơ hóa thạch rằng một số loài tồn tại xung quanh xích đạo không?
Vâng, và bạn biết đấy, hãy lấy ví dụ về Amazon. Có một thí nghiệm sinh học rất nổi tiếng của một nhà sinh học cũ, người mà tôi đã có cơ hội gặp gỡ nhiều năm trước, một người tên là Paul Collin Vaux, người đã kiểm tra một câu hỏi. Có một cuộc tranh luận trong sinh học về việc liệu Amazon có trở thành đồng cỏ trong thời kỳ băng hà và trở thành rừng trong các thời kỳ giữa băng hà hay không.
Ông đã tham gia vào một trong những chuyến thám hiểm kiểu cũ vào Amazon để lấy mẫu phấn hoa từ các hồ, điều này rất thú vị. Đó không phải là một môi trường hồ đầy đủ. Nhưng dù sao, ông đã tìm thấy các địa điểm, lấy những mẫu phấn hoa này, điều này sẽ kể câu chuyện vì chúng ta có thể biết được phấn hoa mà bạn đang xem xét và nó được lắng xuống theo từng lớp.
Và vì vậy, nếu nó chuyển đổi qua lại giữa đồng cỏ và rừng, bạn có thể thấy điều đó. Nhưng đó không phải là kết quả mà họ đưa ra. Kết quả mà họ đưa ra là nơi này đã là một khu rừng và nó vẫn giữ nguyên là một khu rừng mà không trở thành đồng cỏ.
Vấn đề là, nếu bạn di chuyển nó 90 độ, điều đó sẽ khiến tất cả các sinh vật ở đó tuyệt chủng và bạn sẽ phải trải qua một quá trình nào đó gây ra hoặc là di cư hàng loạt từ nơi khác hoặc là tái tiến hóa.
Và vấn đề là mô hình này, trong đó chúng ta đi qua một lớp điện từ này mỗi 12.000 năm, thực sự không để lại thời gian cho những quá trình này.
Nhưng dù sao đi nữa, điều tôi mong muốn là một tổ chức khoa học vững mạnh nào đó sẽ đi sâu vào bộ câu hỏi liên quan đến chu kỳ thảm họa 12.000 năm này, lớp điện từ trong thiên hà, vị trí của chúng ta trong mẫu hình đó và tìm ra những điều chúng ta cần lo lắng và những điều không cần lo lắng. Và nếu không phải là khả năng thứ hai rằng lớp vỏ trái đất chỉ đang dịch chuyển và lớp manti vẫn giữ nguyên vị trí, thì khả năng đầu tiên là có sự dịch chuyển của các cực điện từ. Đúng vậy. Các cực Bắc và Nam vẫn ở cùng một vị trí. Trục quay có thể vẫn ở cùng một chỗ. Đúng, được rồi. Và sau đó các cực di chuyển đến một nơi mới. Và theo hiểu biết của tôi, sự di chuyển đó không phải là điều đơn giản mà tôi và có lẽ bạn đã học khi nghe rằng có sự dịch chuyển cực, nơi mà bạn nghe thấy nó giống như, bạn biết đấy, nó chỉ lật qua. Chúng đang di chuyển xung quanh và thực sự con đường di chuyển là điều đang được theo dõi, không được thảo luận rộng rãi vì lý do nào đó, nhưng nó đang được theo dõi và đang gia tăng như tôi đã đề cập. Rủi ro của điều đó là gì và điều đó mất bao lâu nếu chúng ta nhìn lại lịch sử của mình? Chà, tôi đang dần hiểu điều này và điều tôi nhận ra là tốc độ nhanh hơn nhiều so với những gì tôi đã hiểu và rằng nó đã bắt đầu. Vì vậy, đó là một sự thật thú vị mà chúng ta đang nói đến trên quy mô hàng thập kỷ. Chúng ta đang ở giữa một cực đại mặt trời trong chu kỳ đốm mặt trời. Vì vậy, ánh sáng cực quang mà bạn thấy, tôi đoán, khoảng một tháng rưỡi trước, đó là một phần của giai đoạn rất hoạt động của đốm mặt trời trong đó chúng ta đã trải qua một sự phun trào khối lượng cực lớn. Mẫu hình của các đốm mặt trời sẽ giảm bớt và chúng ta sẽ bước vào một giai đoạn yên tĩnh trong đó có lẽ từ trường sẽ tiếp tục giảm và sau đó các đốm mặt trời sẽ trở lại sau 11 năm. 11 năm? Đúng vậy. Vì vậy, tôi lo ngại rằng có lẽ chúng ta sẽ thoát khỏi điều đó.
Mức độ giảm của trường điện từ là rất đáng kể, nhưng chúng ta vẫn có đủ sự bảo vệ để vượt qua chu kỳ điểm mặt trời này mà không bị tổn hại, và sau đó chúng ta sẽ có một khoảng thời gian bình yên trong khi trường điện từ tiếp tục giảm. Và chu kỳ điểm mặt trời tiếp theo sẽ nguy hiểm hơn nhiều.
Bây giờ, bạn biết đấy, điều này có thể thay đổi vào ngày mai, đúng không? Những điểm mặt trời này quay quanh mặt trời và sau đó biến mất về phía bên kia, bạn biết đấy, và mất khoảng một tháng để hoàn thành một chu kỳ. Những điểm mặt trời mới đang được hình thành. Một quái vật có thể xuất hiện vào ngày mai. Nó có thể quay và chỉ vào trái đất và có thể phóng ra một vụ phun chất khí corona vào thời điểm không đúng hoặc không. Bạn biết đấy, có rất nhiều yếu tố may rủi trong đó, nhưng chúng ta nên chú ý nhiều hơn so với hiện tại.
Vậy chúng ta có thể làm gì để chuẩn bị hoặc để tránh thảm họa? Điều đó phụ thuộc vào mức độ thảm khốc của nó. Và điều tôi muốn nói là tôi là một người, vì lý do nào đó, đôi khi tôi gặp khó khăn với những công việc tổ chức hàng ngày, nhưng tôi rất giỏi trong những tình huống khẩn cấp. Và câu trả lời cho tình huống khẩn cấp ở đây khá rõ ràng, đó là bạn cần sắp xếp lại nhà cửa của mình, đúng không? Bạn nhìn vào sự mong manh của thế giới chúng ta và bắt đầu từ những điều dễ thực hiện. Bạn chăm sóc những thứ có chi phí thấp và tác động cao trong việc tăng cường khả năng chống chịu của chúng ta và bạn làm điều đó trước tiên.
Vì vậy, hai điều hàng đầu trong danh sách của tôi sẽ là bạn cần củng cố lưới điện bằng cách cải tiến các máy biến áp này để chúng có thể tiếp đất thay vì bị hỏng. Đó là điều thứ nhất. Điều thứ hai là bạn xem xét các lò phản ứng hạt nhân của chúng ta và nhận ra rằng chúng ta đã tự đặt mình vào tình huống nguy hiểm. Tôi nghĩ rằng chúng ta đã xây dựng một thiết bị ngày tận thế, có lẽ là vô tình. Và vấn đề là một vấn đề phức tạp. Điều tôi không biết về các lò phản ứng hạt nhân cho đến khi xảy ra tai nạn Fukushima, lúc đó tôi đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu, là chúng hoàn toàn phụ thuộc vào nguồn cung cấp điện để giữ cho chúng không bị tan chảy.
Bạn cần phải có một nguồn năng lượng đầu vào. Bây giờ, nếu có một cái gì đó như động đất, sóng thần, hoặc sự gián đoạn, các lò phản ứng sẽ tự động ngừng hoạt động nếu có thời gian. Nhưng điều đó không giúp bạn thoát khỏi tình huống nguy hiểm vì bạn vẫn phải cung cấp năng lượng để giữ cho nước làm mát chảy liên tục. Và nước làm mát không chỉ là để giữ cho các lò phản ứng mát, mà còn để giữ cho các bể nhiên liệu mát. Các bể nhiên liệu là nơi chứa nhiên liệu sau khi nó được lấy ra từ lò phản ứng. Trong khoảng năm năm, một bộ thanh nhiên liệu được lấy ra từ lò phản ứng sẽ phát ra cái gọi là nhiệt phân rã. Nhiệt phân rã đó đủ để làm nước trong các bể nhiên liệu bốc hơi nếu bạn không liên tục bơm nước lạnh mới vào đó. Vì vậy, các bể nhiên liệu có vẻ như không quan trọng, nhưng nếu bạn cắt nguồn điện, bạn đã bắt đầu đồng hồ đếm ngược, đúng không? Nước đó sẽ bốc hơi, và khi nước đó bốc hơi, chúng sẽ bắt lửa. Vỏ ngoài của các thanh nhiên liệu sẽ thực sự bắt lửa do nhiệt. Bây giờ, các lò phản ứng, vì lý do mà gần như quá nhàm chán để kể lại, không chỉ chứa các thanh nhiên liệu từ năm lần tiếp nhiên liệu gần đây nhất, mà còn chứa hàng thập kỷ các thanh nhiên liệu mà chúng ta chưa tìm ra giải pháp nào khác cho chúng. Những thanh này là gì? Đây là các thanh nhiên liệu hạt nhân. Đúng, đây là hạt nhân, về cơ bản chúng là các thanh vật lý được bọc trong một thứ gọi là zirconium chứa các viên nhiên liệu. Đây là uranium được đóng gói theo một cách đặc biệt. Những thanh này được nạp vào lò phản ứng, và sau đó có một bộ thanh khác được sử dụng để điều chỉnh mức độ tương tác giữa các thanh với nhau. Bạn kéo bộ điều chỉnh ra và bạn có một phản ứng chuỗi. Bạn đưa các thanh, các thanh điều khiển trở lại vào, và nó làm giảm phản ứng. Vì vậy, trong một trận động đất, bạn làm giảm phản ứng, đúng không? Và sau đó bạn không tạo ra điện, nhưng bạn vẫn cần cung cấp điện để giữ cho nó mát. Nếu nguồn điện bị mất và nước bốc hơi, thì mọi thứ sẽ nổ tung.
Như chúng ta đã thấy ở Fukushima, đã có một tình huống mà nước làm mát bị phân tách thành hydro và oxy.
Vì vậy, nó chuyển từ một chất làm mát thành một chất nổ, và chúng ta đã chứng kiến nhiều vụ nổ khi hỗn hợp hydro-oxy đã làm sập các tòa nhà.
Nhưng các thanh nhiên liệu đã được lưu trữ trong những bể này trong nhiều thập kỷ, và những bể này thực sự nằm ngay cạnh lò phản ứng.
Vì vậy, nếu bạn mất kiểm soát một trong những lò phản ứng này, nó sẽ đe dọa đến bể chứa, đúng không?
Và bể có thể cạn nước nếu bạn không thể tuần hoàn nước qua đó.
Bể có thể nứt và tất cả nước có thể chảy ra, và sau đó sẽ không có cách nào để bạn có thể đổ nước vào và ngăn chặn nó.
Điểm của tôi là khi điều đó xảy ra, nó sẽ tạo ra một đám cháy.
Đám cháy đó sẽ bắt đầu phun ra các vật liệu phóng xạ cao vào bầu khí quyển xung quanh nhà máy.
Và điều đó sẽ khiến con người không thể thực hiện ngay cả những hành động anh hùng mà chúng ta đã thấy ở cả Fukushima và Chernobyl.
Và bạn sẽ mất kiểm soát khu vực đó.
Bây giờ, hãy kết hợp những gì tôi vừa nói với thực tế rằng chúng ta có một lưới điện dễ bị tổn thương, có thể ngừng hoạt động và không khôi phục lại trong nhiều tháng.
Câu hỏi là, liệu chúng ta có bắt đầu mất các lò phản ứng hạt nhân không?
Những thứ mà nếu chúng ta có thể duy trì nguồn điện cho chúng, có thể giữ mát và không phát nổ, nhưng ngay khi chúng ta mất kiểm soát chúng, thì boom.
Hiện nay có 400 lò phản ứng hạt nhân trên Trái Đất, lò phản ứng hạt nhân dân sự.
Thế giới sẽ trông rất khác nếu tất cả chúng đều mất không chỉ sự bảo vệ của chính lò phản ứng,
mà còn tất cả các vật liệu tích tụ có trong những bể nhiên liệu đó.
Một số đồng vị trong những bể nhiên liệu đó có thời gian sống lên đến 200.000 năm.
Vì vậy, bạn không muốn sống trong một thế giới mà những thứ này đã thoát khỏi tầm kiểm soát của chúng ta,
và tất cả các vật liệu phóng xạ đó đã được giải phóng vào bầu khí quyển bởi các đám cháy.
Vì vậy, điều thứ hai trong danh sách của tôi, ngay sau khi củng cố lưới điện bằng cách cải thiện các máy biến áp này,
là bạn lấy tất cả nhiên liệu trong các bể nhiên liệu đã qua sử dụng mà đủ mát để loại bỏ và bạn đặt nó vào cái gọi là lưu trữ trong thùng khô. Lưu trữ trong thùng khô là những loại container khá tinh vi mà không yêu cầu bạn phải tuần hoàn nước qua chúng. Chúng chỉ nằm đó một cách bất động. Bạn có thể để chúng hàng nghìn năm. Vì vậy, rủi ro đối với nhân loại sẽ giảm đáng kể nếu chúng ta lấy tất cả nhiên liệu không cần phải ở trong các bể và đưa nó ra khỏi đó và đặt nó vào một nơi mà chúng ta không cần phải chú ý đến nó để nó vẫn được chứa đựng. Tại sao mọi người không làm điều đó? Nó tốn tiền. Nó quá đắt. Không, không phải là quá đắt. Ý tôi là, cả hai biện pháp này đều rẻ so với rủi ro mà chúng ta đang phải đối mặt, vì vậy tôi nghĩ bạn phải thực sự điên rồ nếu không chi tiền. Chỉ là nó đắt hơn. Vâng, nó đắt hơn, bạn biết đấy. Được rồi, vậy thì các động lực để làm điều đó không rõ ràng? Chà, không chỉ các động lực không rõ ràng, mà đây là lý do tại sao bạn cần quản trị tốt. Đối với những ai nghĩ rằng thị trường đơn giản giải quyết mọi vấn đề. Nếu các đối thủ cạnh tranh đang quyết định liệu có nên lấy nhiên liệu đã qua sử dụng của họ và đặt vào thùng khô hay không, thì đối thủ cạnh tranh quyết định không làm điều đó sẽ vượt trội hơn đối thủ cạnh tranh quyết định làm điều đó vì lợi nhuận của họ tốt hơn. Nhưng những gì bạn cần là quản trị tốt để nói, “Thực ra, tất cả các bạn phải đặt mọi thứ có thể vào lưu trữ trong thùng khô ngay khi có thể vì sự an toàn của nhân loại.” Có điều gì chúng ta có thể làm ở cấp độ cá nhân để chuẩn bị hoặc ngăn chặn cuộc khủng hoảng này không? Có. Đây là những gì tôi đề xuất. Hãy nói về nó trên các podcast và hy vọng rằng ai đó có quyền lực nhận ra mức độ nguy hiểm của những thứ này và bắt đầu sáng kiến đúng đắn trong một cấu trúc chính phủ nào đó nhớ cách làm việc của nó. Có điều gì khác mà bạn biết, mọi người thường nghĩ về việc chuẩn bị và chuẩn bị cho những loại tình huống này,
Đào một cái hầm dưới nhà và ẩn náu ở đó hoặc có đủ nguồn cung cấp?
Vậy thì, tôi nghĩ rằng chuẩn bị ở mọi quy mô là một ý tưởng tốt.
Chúng ta phải đối mặt với nhiều kịch bản khác nhau.
Một số trong số đó là không thể sống sót, được chứ?
Nếu bạn đã chuẩn bị và gặp phải một kịch bản không thể sống sót,
tôi đoán bạn có thể lập luận rằng bạn đã không tận dụng hết thời gian mình có,
nhưng tôi không thấy điều đó thuyết phục lắm.
Tôi nghĩ rằng hiện tượng “trái cây dễ hái” là hệ quả của một điều gì đó về cơ bản là phổ quát,
đó là một mô hình lợi nhuận giảm dần, đúng không?
Lợi nhuận giảm dần có nghĩa là theo thời gian, nếu bạn tiếp tục áp dụng cùng một giải pháp cho một vấn đề,
bạn sẽ nhận được ít lợi ích hơn.
Nhưng nó cũng có mặt tích cực.
Một đường cong lợi nhuận giảm dần có một mặt rất dốc, đúng không?
Mặt đó là mặt thương lượng.
Đó là mặt mà bạn nhận được rất nhiều lợi ích cho một khoản đầu tư nhỏ.
Bạn chắc chắn nên làm tất cả những việc cho đến khi bạn đạt đến điểm mà nó chuyển từ mặt dốc sang một mặt phẳng.
Vậy thì hãy làm điều đó, đúng không?
Ai biết được? Có thể các phép tính về lớp điện từ thiên hà là sai
bởi vì không có đủ người nghiên cứu nó và chúng ta vẫn chưa hiểu rõ, được chứ?
Có thể còn 500 năm nữa hơn chúng ta nghĩ, đúng không?
Có thể có một yếu tố nào đó mà chúng ta chưa tìm ra có ảnh hưởng đến hệ thống mà chúng ta không biết.
Vì vậy, bạn luôn nên làm những điều giúp bạn có khả năng sống sót trong thảm họa, ngay cả khi bạn nghĩ rằng nó không đủ.
Và sau đó, hy vọng, bạn sẽ phát hiện ra mọi thứ tốt hơn bạn nghĩ.
Vì vậy, chúng ta nên làm điều đó ở mọi quy mô.
Và vâng, mọi người, họ có nên chuẩn bị không? Chắc chắn rồi.
Họ có nên chi tiêu mọi thứ cho nó không? Không.
Bạn có chuẩn bị theo cách nào không?
Ôi, có chứ.
Điều đó trông như thế nào đối với bạn?
Chà, bạn biết đấy, tôi có những quy tắc nhỏ cho bản thân.
Một, tôi nhận ra, được rồi, nếu chúng ta vẽ ra tất cả những điều mà tôi lo lắng là một mối đe dọa.
Và sau đó bạn nói, vậy những điều nào mà bạn sẽ gặp khó khăn cực kỳ trong việc ảnh hưởng đến khả năng sống sót của bạn?
Được rồi, tôi sẽ bỏ qua những điều đó.
Vâng.
Nhưng tại sao tôi lại tiêu tốn mọi thứ cho một giải pháp mà gần như chắc chắn sẽ thất bại?
Đúng không?
Ý tôi là, không ai trong chúng ta có thể thoát khỏi đây còn sống.
Vì vậy, ở một mức độ nào đó, bạn có thể nói, nhìn xem, có những điều không đáng để chuẩn bị, hoặc vì chúng quá không chắc chắn hoặc vì chúng quá thảm khốc và bạn không thể thoát khỏi nó.
Và có thể bạn cũng không muốn sống trong một thế giới như vậy.
Bingo.
Điều tiếp theo là, bạn biết đấy, tôi không chắc mình có hào hứng với một thế giới mà 400 lò phản ứng hạt nhân dân sự đã bị rò rỉ.
Rò rỉ toàn bộ lịch sử hoạt động của chúng vào môi trường.
Tôi cảm thấy hứng thú hơn nhiều với việc giảm thiểu mối nguy hiểm đó ngay từ đầu hơn là sống sót nếu nó xảy ra.
Vì vậy, tôi nghĩ mọi người nên nhìn vào cuộc sống của họ và có lẽ nên trải qua một khoảng thời gian lo lắng.
Nếu bạn nhìn vào cách cuộc sống của bạn hoạt động và sau đó chúng ta tắt điện, đúng không?
Giả sử lục địa của bạn mất điện trong một năm.
Bạn đã chuẩn bị tốt đến mức nào cho điều đó?
Còn tôi?
Hoàn toàn không chuẩn bị.
Hoàn toàn không chuẩn bị.
Chiếc Tesla của tôi bên ngoài chỉ còn khoảng 50 dặm, vì vậy tôi thậm chí không thể đi xa khỏi đây.
Đúng vậy.
Vậy đó không phải là một kế hoạch tốt.
Nhưng có những điều bạn có thể làm, đúng không?
Bạn có thể.
Hãy nói theo cách này.
Mất điện trong một năm.
Đó là một kịch bản khá xa trong danh sách.
Đó là một điều khá thảm khốc.
Tôi đã viết một bài báo cho Unheard trong đó tôi đã vẽ ra một kịch bản mà mặt trời đã kích hoạt sự sụp đổ chỉ một phần của lưới điện Bắc Mỹ.
Và tôi đã mô tả cách điều đó sẽ dẫn đến sự tuyệt chủng của nhân loại và khoảng thời gian cần thiết.
Thật bất ngờ là việc viết nó lại dễ dàng đến vậy.
Nhưng liệu điện có thể mất trong hai tuần không?
Có.
Làm thế nào, bạn biết đấy, việc chuẩn bị cho bản thân và gia đình trong một kịch bản mất điện kéo dài hai tuần có khó khăn đến mức nào?
Chà, điều đó phụ thuộc vào việc đó là mùa hè hay mùa đông, đúng không?
Nếu là mùa hè, mọi thứ sẽ khác.
Bạn thực sự cần thực phẩm và nước.
Nếu là mùa đông, tùy thuộc vào nơi bạn sống, bạn có thể cần phải tìm cách tạo ra đủ nhiệt để giữ cho bạn, tôi sẽ nói, bạn muốn vượt qua mức sống sót.
Bạn muốn đảm bảo gia đình bạn cảm thấy thoải mái.
Nhưng, bạn biết đấy, liệu bạn có thể thu hẹp lại chỉ trong một phòng không?
Bạn có thể giữ cho phòng đó ấm không?
Bạn sẽ làm điều đó như thế nào?
Bạn biết đấy, bạn không muốn phải chạy qua điều đó trong hoàn cảnh như vậy vì một kịch bản kéo dài hai tuần, tôi có nghĩa là, điều đó đơn giản là có thể xảy ra.
Vì vậy, dù sao đi nữa, tôi nghĩ việc chuẩn bị là một ý tưởng tuyệt vời vì nhiều lý do.
Trước hết, nó làm rõ ràng về mặt tâm lý, đúng không?
Chỉ cần hiểu rằng chúng ta đều phụ thuộc vào các hệ thống xung quanh mình khiến chúng ta trở thành những công dân tốt hơn.
Vậy hãy nói rằng chúng ta đã tránh được cơn bão mặt trời.
Đúng vậy.
Còn điều gì khác mà bạn đang lo lắng vào lúc này không?
Tôi rất lo lắng về sự sụp đổ hoàn toàn của các tổ chức của chúng ta.
Tôi không thể nghĩ ra một tổ chức lớn nào vẫn hoạt động theo cách có ý nghĩa.
Nhiều tổ chức của chúng ta thực sự hoạt động ngược lại với mục đích mà chúng được tạo ra.
Khi bạn nói về sự sụp đổ của các tổ chức, bạn đang đề cập đến tổ chức nào?
Tôi tin rằng tôi đang nói đến tất cả chúng và tôi sẽ đưa ra một số ví dụ.
Trong thế giới mà tôi lớn lên, có một thứ gọi là báo chí.
Báo chí không hoàn hảo chút nào.
Nó đã đưa tin rất nhiều thông tin vô nghĩa.
Có rất nhiều tuyên truyền trong đó và có rất nhiều thông tin sai lệch được đưa ra như thể đó là sự thật.
Vì vậy, tôi không giả vờ rằng đó là một nguồn thông tin mà người ta có thể đơn giản tìm đến để tra cứu.
Tuy nhiên, bây giờ tôi sống trong một thế giới mà các tờ báo trông giống như những tờ báo mà tôi đã lớn lên cùng, nhưng chúng dường như cố gắng hết sức để không đưa tin tức.
Và rồi cuối cùng chúng chỉ đưa tin tức khi nó trở nên quá xấu hổ nếu không xuất hiện ở đó, điều đó sẽ tiết lộ rằng chúng bị hỏng hóc như thế nào nếu không được nói ra.
Và điều đó không bình thường.
Chúng ta nên cố gắng để hiểu thế giới.
Bạn có thể thấy điều này không bình thường vì nếu có một tờ báo đơn giản chỉ làm những gì mà các tờ báo cũ đã làm, có một phòng tin tức.
Nó có ngân sách.
Nó cử người đến những nơi mà những điều quan trọng đang diễn ra.
Nó giao cho họ nhiệm vụ nói chuyện với mọi người, tìm kiếm sự thật, xin tài liệu và chụp ảnh và tất cả những thứ đó.
Và nó đã cố gắng hết sức để cung cấp cho bạn một cái nhìn về thế giới như phòng tin tức có khuyết điểm đó, tốt nhất mà nó có thể.
Bạn có đăng ký không?
Có.
Bạn và mọi người khác.
Chà, tôi nghĩ tôi sẽ phải tự kiểm tra bản thân ở đó vì những gì tôi nghĩ tôi sẽ làm có thể khác với những thiên kiến bẩm sinh của tôi có thể dẫn tôi đến làm và nhấp vào.
Chà, tôi sẽ nói với bạn rằng trong một thế giới mà tất cả chúng ta đều khá không chắc chắn về những gì thực sự đang diễn ra, ngay cả những sự thật cơ bản, nếu có một đối tượng như vậy, tôi nghĩ đó là một điều chắc chắn bạn sẽ đăng ký ngay cả khi bạn không nhận ra nó.
Bởi vì bất lợi khi những người khác có quyền truy cập vào sự thật mà không biết họ đang nói về điều gì sẽ giống như mọi người trong phòng đều biết một bí mật và bạn thì không.
Nhưng chúng ta có muốn tin tức hay chúng ta muốn xác nhận những niềm tin hiện có của mình?
Chà, tôi nghĩ mọi người khác nhau và tôi nghĩ rất dễ để trở nên nghiện thiên kiến xác nhận.
Nhưng tôi cũng nghĩ rằng điều đó là kết quả của sự thất bại của một tổ chức khác hoặc các tổ chức học thuật hoặc trường học không dạy mọi người cách tư duy hoạt động.
Và nếu bạn biết cách tư duy hoạt động thì bạn sẽ hiểu rằng thực sự thiên kiến xác nhận sẽ khiến bạn gặp rắc rối.
Bạn không muốn được nói điều gì đó an ủi. Bạn muốn được nói điều gì đó đúng vì sự an ủi thực sự đến từ việc sử dụng thông tin đó để làm cho bản thân ít dễ tổn thương hơn. Vì vậy, việc có một tờ báo sẽ là một điều tuyệt vời. Thực tế là không có tờ báo nào. Giả sử rằng 30% những người suy nghĩ sẽ đăng ký một tờ báo chỉ đơn giản cố gắng làm công việc của mình và không bị nản lòng bởi các động lực cạnh tranh. Vậy thì đó sẽ là một mô hình kinh doanh chắc chắn, bạn không nghĩ vậy sao? Bạn có biết điều gì thú vị không? Bởi vì đôi khi tôi nghĩ rằng lý do tại sao những thứ tôi thần tượng hoặc tôi muốn không tồn tại là vì thực sự không có thị trường cho nó. Và như những nguyên tắc kinh tế cung cầu đơn giản, có thể ai đó đã thử nghiệm và họ đã bắt đầu và có lẽ đã phá sản. Thực tế là như vậy. Nhưng tôi không nghĩ rằng đó là tự nhiên. Tôi nghĩ rằng đó là một mô hình chắc chắn và vấn đề là có một lực lượng cạnh tranh. Được rồi. Và một điều mà đúng về cách thế giới của chúng ta được cấu trúc là cơ chế để kiếm một gia tài là thông tin nội bộ. Bây giờ, đổi mới cũng có hiệu quả, nhưng thật khó để biết một lĩnh vực của thị trường đến mức bạn có thể đánh bại đối thủ của mình vì bạn hiểu tương lai sẽ như thế nào cũng là một khả năng. Nhưng một lần nữa, điều đó khó khăn và động lực, động lực tài chính để biết mọi thứ bạn biết và cạnh tranh với bạn trên thị trường là rất lớn đến mức bạn sẽ có rất nhiều đối thủ đang vật lộn để làm cho cùng một bộ dữ liệu mà bạn có trở nên hợp lý hơn. Thông tin nội bộ không hoạt động như vậy. Nếu bạn có thể có được thông tin nội bộ, bạn có thể in tiền. Vì vậy, đối với bất kỳ ai không biết thông tin nội bộ có nghĩa là gì trong bối cảnh kinh doanh hoặc đầu tư. Vâng, trong bối cảnh này, đây là một trong những điều có định nghĩa, có một định nghĩa pháp lý chính thức từ bối cảnh ban đầu mà nó được xác định như một vấn đề.
Nhưng nếu bạn ở trong một công ty và do đó bạn biết về điều gì đó sắp xảy ra, thì bạn có thể sử dụng thông tin đó, mà công chúng không có, để kiếm tiền bằng cách tăng cường cổ phần của mình, giảm bớt chúng hoặc mua quyền chọn cổ phiếu. Và điều đó là bất hợp pháp. Đúng vậy. Bởi vì rõ ràng là những người này sẽ sử dụng điều này để kiếm tiền bằng cách tạo ra các sự kiện và đặt cược vào chúng trước khi không ai biết. Vấn đề là logic tương tự áp dụng ở những nơi mà pháp luật không thể với tới.
Vì vậy, hãy để tôi lấy một ví dụ. Trong cộng đồng những người đã điều tra về các sự kiện liên quan đến covid, có một khoảnh khắc mà covid trở thành một chủ đề trong cuộc thảo luận công cộng vào đầu năm 2020. Và sau đó là khoảnh khắc mà nó dường như đã tồn tại trong lưu thông trên thế giới, điều này xảy ra sớm hơn nhiều. Các sự kiện ở Vũ Hán vào tháng 10 hoặc tháng 9 năm 2019. Nếu bạn biết rằng có một loại tác nhân gây bệnh sắp lưu hành và điều đó sẽ dẫn đến một sự biến động lớn trong khả năng di chuyển qua biên giới của mọi người. Rằng mọi người sẽ sợ hãi và bị nhốt trong nhà, rằng họ sẽ tìm kiếm các phương thuốc dược phẩm, bất kể điều gì. Nếu bạn có một chút cảm nhận về những gì sắp xảy ra, thì bạn có thể định vị bản thân trên thị trường để khi nó xảy ra, bạn sẽ kiếm được một khoản tiền lớn.
Vậy câu hỏi là, khi những người quyền lực nghe vào tháng 9 năm 2019 rằng có một loại tác nhân gây bệnh đang lây lan ở Trung Quốc và sẽ lan rộng ra toàn cầu, phản ứng đầu tiên của họ có phải là thông báo cho công chúng không? Không. Có một động lực sai lệch chống lại điều đó.
Vì vậy, bây giờ hãy tưởng tượng rằng bạn là người tàn nhẫn và bạn nhận ra rằng kịch bản mà tôi vừa vẽ ra không hề độc đáo. Bất kỳ nơi nào bạn có thể nắm bắt trước công chúng về việc biết điều gì sắp xảy ra đều là một cơ hội để kiếm hàng triệu đến hàng tỷ. Vì vậy, có thể bạn không muốn công chúng có những tổ chức tìm kiếm sự thật hoạt động hiệu quả.
Vậy thì, tôi nghĩ đây có thể là lý do mà không có một trường đại học nào ở Mỹ vẫn hoạt động.
Thật sao?
Bạn nghĩ đó là lý do à?
Đúng vậy.
Tôi nghĩ nếu có một trường đại học hoạt động, thì chắc chắn đó sẽ là nơi mà mọi người muốn gửi con cái của họ đến.
Ý tôi là, tôi có hai đứa con ở độ tuổi đại học.
Nếu có một trường đại học vẫn còn hợp lý, đó sẽ là nơi rõ ràng để chúng đến học.
Tại sao theo bạn chúng không còn hợp lý nữa?
Chúng không còn hợp lý vì, có nhiều lý do.
Bạn có một cơ chế khoa học rất mạnh mẽ khi nói đến việc tìm kiếm sự thật và rất dễ bị tổn thương khi phải chống lại những động lực sai lệch.
Như là, chủ nghĩa thức tỉnh.
Chủ nghĩa thức tỉnh và áp lực phải chính trị đúng đắn.
Chính xác.
Vậy trường đại học Mỹ nào đã đứng lên và nói, “Xin lỗi, nhưng đàn ông không thể trở thành phụ nữ.”
Đúng không?
Họ có thể sống như phụ nữ.
Họ có thể ăn mặc như phụ nữ.
Có phẫu thuật.
Có thuốc.
Không có gì bạn có thể làm để thay đổi giới tính sinh học của mình thành giới tính đối lập.
Không có một trường đại học nào nói điều đó ở bất kỳ đâu sao?
Thật kỳ lạ.
Điều này khá cá nhân với bạn vì tôi thực sự đã đọc về những gì đã xảy ra với bạn tại trường đại học Evergreen State.
Và thật buồn cười vì tôi đã xem các video về sự kiện đó.
Tôi không biết liệu có phải vì giờ đây chúng ta đã có một khoảng cách giữa những sự kiện đó hay không, nhưng tôi chỉ muốn nói rằng tôi nghĩ những gì bạn đã làm là điều đúng đắn.
Và tôi nghĩ lịch sử đã chứng minh bạn ngày càng đúng hơn theo thời gian vì tôi đã xem nó và dường như đó chỉ là một đám người sống trong một loại ảo tưởng tập thể nào đó.
Những người như vậy đang la hét vào bạn trong hành lang này.
Đối với những người không biết, như tôi trước khi biết bạn đang trên đường đến đây, bạn có thể giải thích điều gì đã xảy ra ở đó không?
Bởi vì tôi nghĩ đó là bằng chứng cho loại ảo tưởng tập thể mà bạn đang nói đến.
Chắc chắn rồi.
Có một chút khó khăn vì có câu chuyện công khai về những gì đã xảy ra, đúng không?
Câu chuyện công khai đã định hình một tập hợp các sự kiện không hoàn toàn chính xác.
Nó không sai đến mức không truyền đạt được ý nghĩa.
Nhưng điều cơ bản đã xảy ra là vợ tôi và tôi là những giáo sư rất nổi tiếng tại một trường đại học rất tự do với một mô hình giảng dạy rất khác thường.
Trường đại học đó được gọi là Evergreen State College.
Nó vẫn tồn tại. Evergreen State College được thành lập bởi những người cấp tiến đã loại bỏ mọi cấu trúc mà một trường đại học bình thường sẽ có.
Không có các khoa.
Không có điểm số.
Các nhà quản lý không có khả năng yêu cầu bạn phải dạy cái gì.
Không có yêu cầu nào về cách bạn giảng dạy.
Và nếu bạn là kiểu người quan tâm đến việc tìm ra những điều mới có thể làm trong môi trường giảng dạy, nếu bạn muốn tìm ra một cách dạy mới, thì đây là nơi hoàn hảo.
Nói vậy, nhiều người đã tận dụng sự tự do mà trường đại học cung cấp và họ đã lãng phí nó.
Họ không thực sự quan tâm đến việc làm bất cứ điều gì khác ngoài việc giảm bớt khối lượng công việc của mình.
Vì vậy, trường đại học bị chia rẽ giữa những giáo sư nghĩ rằng sự tự do này là một món quà và chúng tôi đã sử dụng nó.
Chúng tôi cuối cùng trở nên nổi tiếng.
Và sau đó có những giáo sư khác không làm như vậy và họ ít nổi tiếng hơn nhiều.
Nhưng trong mọi trường hợp, Heather thực sự là giáo sư nổi tiếng nhất của trường.
Cô ấy là vợ bạn?
Đúng vậy.
Cô ấy là vợ tôi và là đồng tác giả của cuốn sách mà bạn đang có trước mặt.
Cô ấy là giáo sư nổi tiếng nhất.
Tôi không kém xa.
Chúng tôi đều có tương đương với chức danh vĩnh viễn, mặc dù nơi này không chính thức có chức danh vĩnh viễn.
Nó có một cái gì đó giống như vậy.
Vì vậy, chúng tôi không dễ bị tổn thương.
Chúng tôi được tự do nói những gì cần phải nói.
Và điều đã xảy ra là trường đại học đã thuê một hiệu trưởng mới, một người tên là George Bridges.
Vì lý do nào đó, George Bridges muốn hoàn toàn tái hình dung trường đại học thành một nơi tiêu chuẩn hơn, ít thú vị hơn. Và để làm được điều đó, ông không thực sự có quyền lực vì những người sáng lập trường đã tạo ra một nơi mà giảng viên có thể đơn giản nói không. Và chúng tôi sẽ làm như vậy.
Vì vậy, để vượt qua sự phản đối của giảng viên, ông đã thành lập một ủy ban về đa dạng, công bằng và bao gồm, được chọn lọc kỹ lưỡng. Và ông đã khơi mào một cuộc chiến ban đầu lạnh lẽo và ngày càng nóng về vấn đề chủng tộc.
Nhiệm vụ của tôi là giải thích cho các đồng nghiệp và bất kỳ ai liên quan đến quá trình ra quyết định lý do tại sao kế hoạch mà họ đề xuất sẽ là một thảm họa cho trường. Mặc dù tôi có những lo lắng về việc đứng lên vì môi trường lúc đó khá căng thẳng. Như tôi đã nói, tôi là một giáo sư được yêu thích. Tôi có vị trí tương đương với việc được bổ nhiệm vĩnh viễn, và, bạn biết đấy, điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là mọi người sẽ gọi tôi bằng những cái tên xấu.
Vì vậy, tôi đã đứng lên. Tôi đã đứng lên trong một cuộc họp của giảng viên và giảng viên đang trong quá trình bỏ phiếu cho một nghị quyết buộc mỗi thành viên trong giảng viên phải giải thích những tiến bộ mà họ đã đạt được trong năm trước đối với sự phân biệt chủng tộc của chính họ.
Thực sự tồi tệ hơn, không chỉ chúng tôi đang bỏ phiếu để bắt buộc bản thân phải suy ngẫm về tiến bộ của chính mình đối với sự phân biệt chủng tộc mà điều đó chỉ đơn giản được cho là tồn tại. Nhưng những tài liệu mà chúng tôi phản ánh sẽ trở thành tài liệu chính thức và sau đó sẽ được sử dụng trong các quyết định thăng chức, quyết định sa thải, và những điều tương tự.
Điều quan trọng là, đó là một cuộc tiếp quản vì trong phản ánh hàng năm của tôi, tôi sẽ nói, thực ra tôi không phải là một người phân biệt chủng tộc. Tôi đã đạt được rất ít tiến bộ vì không có vấn đề gì để bắt đầu cả. Và câu trả lời là, ôi trời, anh ta tệ hơn chúng ta nghĩ. Anh ta thậm chí không nhận ra sự phân biệt chủng tộc bên trong của mình, đúng không?
Vì vậy, đó sẽ là cuộc trò chuyện. Một lần nữa, nó không đe dọa tôi vì tôi đã có vị trí vĩnh viễn, nhưng dù sao đi nữa, tôi cũng phải nói với các đồng nghiệp của mình, nhìn này, đây là một sai lầm nghiêm trọng.
Tôi đã đứng dậy tại cuộc họp khoa và nói điều này, điều đó tất nhiên đã gây ra một cuộc xôn xao.
Nhiều người đã đến gặp tôi sau cuộc bỏ phiếu và họ nói, chúng tôi đồng ý với bạn, nhưng chỉ có một người khác đã bỏ phiếu cùng tôi trong toàn bộ cuộc họp khoa.
Có 70 phiếu đã đi theo hướng ngược lại.
Và một năm sau đúng ngày đó, tôi không nhận ra rằng đó là kỷ niệm một năm của sự kiện đó cho đến nhiều tháng sau.
Nhưng một năm sau đúng ngày đó, 50 sinh viên mà tôi chưa bao giờ gặp, tôi chưa gặp một ai trong số họ, đã tràn vào cửa lớp học của tôi, buộc tội tôi phân biệt chủng tộc và yêu cầu tôi từ chức hoặc bị sa thải.
Sau đó, tôi đã hiểu rằng 50 sinh viên mà tôi chưa bao giờ gặp đã được gửi đến bởi một đồng nghiệp trong khoa, người đã trở thành kẻ thù của tôi.
Họ đã được gửi đến để tạo ra ấn tượng về một giáo sư da trắng bị sinh viên buộc tội phân biệt chủng tộc, bla bla bla, bạn có thể tưởng tượng vào năm 2017 điều đó sẽ trông như thế nào.
Ngoại trừ rằng mọi chuyện không diễn ra như họ dự định vì, như tôi đã đề cập trước đó, tôi có một môi trường giảng dạy mà tôi biết rất rõ sinh viên của mình.
Không chỉ tôi biết tên của họ, mà tôi còn biết về hoàn cảnh, lịch sử, phong cách tư duy và cả những khuyết tật của họ.
Tôi biết họ rất rõ và họ cũng biết tôi rất rõ vì chúng tôi đến lớp mỗi ngày và đơn giản là nói về sinh học, điều đó đã nêu lên những vấn đề về quan điểm của họ.
Vì vậy, tôi nghĩ điều mà họ mong đợi là khi những người biểu tình tràn vào cửa lớp học của tôi, vào năm 2017, nếu bạn có một nhóm sinh viên buộc tội một giáo sư phân biệt chủng tộc, thì sinh viên của giáo sư đó sẽ nhảy vào ngay.
Tất cả họ sẽ có những phàn nàn về một điểm số nào đó mà họ nghĩ là không công bằng và vì vậy họ mong đợi tôi sẽ phải đối mặt với một đám đông sinh viên tuyên bố rằng tôi là một kẻ phân biệt chủng tộc.
Bây giờ, không một sinh viên nào của tôi quay lưng lại với tôi. Thực tế, nhiều sinh viên trong số họ đã nói lên một cách dũng cảm để bảo vệ tôi, bao gồm cả những sinh viên da màu, điều này đã tạo ra một loại rạn nứt trong vũ trụ vì khi những người từ thế giới bên ngoài xem video, video được chính những người biểu tình đăng tải mà họ tự hào về những gì họ đang làm, thì tôi không có vẻ gì là một kẻ phân biệt chủng tộc đối với họ, và hơn nữa, có rất nhiều sinh viên nói rằng đó là điều vô lý.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng đây là trường hợp đã phá vỡ câu chuyện “thức tỉnh” vì nó không hợp lý chút nào. Và dù sao đi nữa, đó là cách tôi kết thúc với những gì tôi đang làm, đó là thế giới thực sự nhận ra rằng có điều gì đó, như bạn nói, rằng có một ảo tưởng đang diễn ra và điều đó thì rõ ràng.
Trong sự thiếu sợ hãi trước những cáo buộc và sự sẵn sàng của sinh viên tôi để thực sự đứng lên và nói rằng đó là một sự vu khống. Tôi cũng muốn nhấn mạnh đến những sinh viên da màu của tôi đã lên tiếng bảo vệ tôi. Họ thực sự phải đối mặt với sự trả thù tồi tệ nhất vì để cuộc cách mạng “thức tỉnh” hoạt động, bạn không thể có những người da màu đứng bên cạnh một giáo sư da trắng. Điều đó sẽ phá vỡ toàn bộ câu chuyện.
Vì vậy, họ cần phải bị trừng phạt từ quan điểm của cuộc biểu tình này để điều đó không xảy ra lần nữa. Và vợ chồng tôi đã quyết định từ chức. Ồ, còn một khía cạnh khác của câu chuyện mà tôi có lẽ nên đề cập. Khi cuộc biểu tình này xảy ra, có rất nhiều drama, cuộc biểu tình đã lan rộng từ 50 sinh viên đã đối mặt với tôi trong lớp học của tôi đến một cuộc bạo loạn trên toàn khuôn viên kéo dài nhiều ngày.
Hiệu trưởng của trường, người gián tiếp chịu trách nhiệm về tất cả những điều này, đã ra lệnh cho cảnh sát, là một bộ phận cảnh sát trong khuôn viên trường. Họ là cảnh sát thực sự, nhưng họ dưới sự chỉ đạo của ông. Ông đã ra lệnh cho họ không can thiệp. Vì vậy, họ đã tự khóa mình trong đồn cảnh sát và thực sự bị cấm can thiệp. Sinh viên bắt đầu tuần tra khuôn viên như thể họ là cảnh sát tuần tra khuôn viên với vũ khí.
Họ đã bắt đầu chặn giao thông trên một con đường công cộng đi qua khuôn viên trường để tìm kiếm tôi.
Cảnh sát đã gọi cho tôi để cảnh báo về điều này và họ nói rằng họ không thể bảo vệ tôi.
Và mọi thứ diễn ra nhanh chóng như một thử thách cho những tuyên bố của những kẻ cách mạng này.
Họ có một loại cảm giác vô chính phủ rằng nếu chúng ta có thể đơn giản loại bỏ cảnh sát, thì chúng ta sẽ tự quản lý bản thân và mọi thứ sẽ thật đẹp.
Thay vào đó, nó đã trở thành một cuộc bạo loạn nguy hiểm, bạo lực quy mô lớn.
Và vào năm 2017, cùng năm mà điều này xảy ra, bạn đã từ chức khỏi trường đại học và bạn đã phải trả giá, về cơ bản.
Đúng vậy.
Tôi đã đặt câu hỏi này vì chúng tôi đang nói về báo chí và sau đó chúng tôi chuyển sang hệ thống giáo dục và bạn đã nói rằng không có một trường đại học nào trên đất nước này vẫn đang làm những gì nó nên làm.
Vì vậy, nó có vẻ liên quan đến những gì bạn đang nói, vì nó tạo ra bối cảnh cho lý do tại sao bạn có, bạn biết đấy, những trải nghiệm cá nhân rõ ràng ở đây nhưng cũng những gì bạn thấy ở đó là một triệu chứng, tôi nghĩ, của một số áp lực đang được áp dụng lên các tổ chức giáo dục khoa học khiến chúng không thể thực hiện những gì chúng nên làm.
100% nó đang làm điều ngược lại với những gì nó nên làm.
Nó đang tẩy não mọi người và, bạn biết đấy, bi kịch là những người bị tẩy não cuối cùng lại làm tổn thương chính mình.
Đúng vậy.
Họ có một cơ hội và họ sẽ lãng phí nó vào một điều hư cấu.
Và cuối cùng, điều đó sẽ không dẫn đến việc họ có thể được thuê, đúng không? Họ đã học cách yêu cầu những điều từ hệ thống thay vì đóng góp điều gì đó cho nó và đó không phải là lỗi của họ.
Ý tôi là, đến một lúc nào đó, nó trở thành lỗi của họ nhưng đó là sự thất bại của những người được giao nhiệm vụ cung cấp cho họ một nền giáo dục để làm như vậy, đó là sự thiếu sót trong giáo dục.
Bạn đã nêu điều này như một trong những mối quan tâm lớn của bạn khi bạn bắt đầu nói về cơ bản là sự mất mát của truyền thông.
Hệ quả hạ lưu của điều đó là gì? Bởi vì tôi cảm thấy rằng tôi sẽ tìm thấy thông tin của mình ở những nơi khác. Tôi chỉ cần vào X. Tôi biết rằng điều đó sẽ không gây ra bất kỳ vấn đề gì cho xã hội.
Tôi tin rằng hậu quả của điều này là điều mà tôi gọi là cuộc khủng hoảng Cartesian, với “Cartesian” là tham chiếu đến René Descartes. Lý do tôi nhắc đến ông là vì ông đã trải qua một loại khủng hoảng triết học, nơi ông nhận ra rằng gần như mọi điều mà ông coi là sự thật, ông chưa từng tự mình kiểm chứng. Do đó, tất cả những sự thật mà cảm thấy khách quan thực ra đều phụ thuộc vào quyền lực của ai đó, và ông nhận ra điều đó thật nguy hiểm.
Trên thực tế, điều này dẫn đến một trong những đóng góp nổi tiếng nhất của ông cho nhân loại, đó là câu nói mà nhiều người biết đến: “Tôi suy nghĩ, vậy tôi tồn tại.” Tôi không nghĩ đó là một chứng minh tốt. Có thể nó có hiệu quả với ông, ông có thể chứng minh cho bản thân rằng ông tồn tại, nhưng tại sao chúng ta lại phải tin vào lời ông về sự thật rằng ông tồn tại? Nếu một chiếc máy tính nói “Tôi suy nghĩ, vậy tôi tồn tại,” điều đó không làm cho nó trở thành sự thật.
Vì vậy, trong bất kỳ trường hợp nào, chúng ta có thể nhớ rằng Descartes đã bị rắc rối bởi thực tế rằng ông không thể thiết lập bất kỳ sự thật nào theo cách nào khác ngoài việc tin vào lời của ai đó rằng đó là những gì họ đã nói. Chúng ta đang sống trong một thế giới mà chuỗi logic, bằng chứng và lý lẽ có thể cho phép chúng ta có một chút niềm tin vào một sự thật đang bị phá vỡ.
Và vấn đề này sẽ ngày càng tồi tệ hơn. Không chỉ mỗi tổ chức tìm kiếm sự thật đều bị chiếm đoạt hoặc bị hỏng, mà AI sẽ thay đổi bản chất của việc một điều gì đó có nghĩa là sự thật. Nếu bạn có một video thuyết phục về việc bạn nói điều gì đó mà bạn chưa bao giờ nói, thì sao? Nếu tôi cho bạn xem một video về việc bạn nói điều gì đó vào tuần trước mà bạn không nói, bạn sẽ khá chắc chắn rằng bạn không nói điều đó. Nhưng nếu tôi cho bạn xem một điều gì đó mà bạn đã nói 15 năm trước, có thể bạn sẽ không chắc chắn, và những người khác cũng sẽ không chắc chắn.
Vậy điều tôi nghĩ điều này sẽ tạo ra là một phản ứng dị ứng đối với niềm tin và sẽ gây ra sự hoài nghi về các thông tin thực tế, điều này sẽ làm cho chúng ta không thể tương tác với nhau để tự quản lý. Chỉ đơn giản là không có tương lai trong một thế giới mà chúng ta không thể xác định được đây là điều tôi tin và đây là lý do tại sao tôi tin rằng đó là một đặc điểm thiết yếu. Liệu internet có trở thành một vùng đất hoang vu trong trường hợp như vậy không? Tôi đã nghĩ đến các bình luận viên chính trị. Liệu có khả năng họ chỉ trở thành một kênh mà chúng ta chuyển sang, một kênh đã được xác minh để xem, bạn biết đấy, Donald Trump hay Rishi Sunak hoặc Thủ tướng đang nói và để lấy nguồn tin tức của chúng ta, nơi chúng ta biết rằng kênh đó là sự thật và sau đó chúng ta giả định rằng internet chỉ là một vùng đất hoang của thông tin sai lệch. Vấn đề là nếu bạn có một kênh như vậy. Điều gì sẽ là một giải thưởng nếu bạn kiểm soát nó ngay bây giờ? Nếu bạn có kênh thông tin thực, thì thế giới là của bạn, bạn bây giờ là hoàng đế. Nơi nào sẽ có một kênh thông tin thực thì nó sẽ bị chiếm đoạt và đó là thế giới mà chúng ta đang sống bây giờ. Tôi sẽ nói rằng ý tưởng rằng không có tổ chức nào hoạt động là mặt trái của một ý tưởng khác mà tôi gọi là “số không là một số đặc biệt”. Và điều tôi muốn nói về số không là một số đặc biệt là khi bạn có không có trường đại học nào hoạt động, không có tờ báo nào báo cáo tin tức, không có nền tảng mạng xã hội nào mà bạn được phép nói một cách tự do. Một thế giới mở ra nhưng một ngoại lệ duy nhất trong bất kỳ không gian nào trong số đó thay đổi động lực tổng thể. Và lý do cho điều đó là vì nếu bạn có một nền tảng mạng xã hội mà mọi người thực sự tự do tìm kiếm sự thật, thảo luận về bất cứ điều gì và mọi thứ và không có điều gì xấu xảy ra với họ và họ không bị giảm độ hiển thị hay bất kỳ điều gì như vậy.
Rõ ràng, đó là nơi mà tất cả những người muốn có một cuộc trò chuyện trưởng thành sẽ đến, đúng không? Bạn không muốn bị đối xử như một đứa trẻ, bạn muốn có một cuộc trò chuyện mà bạn có thể thực sự xem xét tất cả các khả năng, bác bỏ những khả năng mà không có bằng chứng, v.v.
Vì vậy, nếu bạn có một nền tảng, thì mọi người sẽ đến đó và nếu mọi người đến nền tảng đó, điều đó sẽ buộc các nền tảng khác phải cung cấp điều gì đó tương tự.
Môi trường cạnh tranh có nghĩa là một ngoại lệ đơn lẻ có thể thực sự thay đổi toàn bộ bối cảnh và chúng ta đang ở trong một cuộc chiến.
Tôi không nghĩ rằng X đã đạt được trạng thái hoàn toàn tự do, nhưng nó chắc chắn tự do hơn các nền tảng khác và nó đang có tác động.
Nó đang thay đổi động lực và một phần lý do tại sao câu chuyện về COVID đã bị phá vỡ hoàn toàn. Tại sao câu chuyện chính trị ở Mỹ đang trở nên khác biệt một cách căn bản so với chỉ vài năm trước.
Vậy câu hỏi là liệu chúng ta có thấy một trường đại học xuất sắc nào đó phá vỡ xu hướng và trở thành Harvard tiếp theo không, vì bạn sẽ điên rồ nếu gửi con bạn đến nơi khác.
Liệu chúng ta có thấy ai đó tạo ra một tờ báo mà họ có được tất cả các thuê bao không, vì bạn sẽ điên rồ nếu lấy tin tức từ một nguồn tuyên truyền khi có một nguồn thực sự.
Tôi đồng ý với bạn và tôi nghĩ rằng thực sự nếu bạn bắt đầu tìm kiếm những ví dụ khác về mô hình đó, bạn sẽ thấy chúng ở khắp mọi nơi. Có những điều từng có sức mạnh kỳ diệu nhưng giờ đây không còn nữa, việc tuyên bố rằng ai đó là một người theo thuyết âm mưu không khiến họ bị xã hội xa lánh. Thực tế, cảm giác của tôi là khi tôi nghe ai đó được gọi là người theo thuyết âm mưu, câu hỏi của tôi là ôi, họ có giỏi không? Nhưng điều tương tự cũng đúng với ý tưởng về những người chống tiêm chủng, đúng không? Bạn biết đấy, được rồi, ai đó là người chống tiêm chủng, liệu đó có phải vì họ phản xạ tin rằng không có thứ gì như vậy có thể hoạt động hay đây là một người có đứa trẻ bị thương tật và có những câu hỏi hợp lý? Chúng ta vừa thấy người ủng hộ hàng đầu cho vắc-xin công bố một bài báo trong đó ông thừa nhận rằng việc thử nghiệm để xác định rằng chúng an toàn chưa bao giờ được thực hiện. Vì vậy, chúng ta đang sống trong một thế giới hoàn toàn khác và tôi nghĩ đây là triệu chứng của việc Musk chủ yếu đã phá vỡ động lực bằng cách như ông đã nói, trả 44 tỷ đô la vì đó là giá của tự do ngôn luận. Bạn đã đề cập đến AI trong danh sách những mối quan tâm cấp bách của bạn, AI cảm thấy ở đâu và có vẻ như nó xuất hiện từ hư không. Bạn biết đấy, vì nếu chúng ta quay lại một năm trước, khoảng một năm, nó không thực sự là điều ai cũng nghĩ đến và đối với đại đa số dân số, nhưng bây giờ nó dường như là điều mà mọi người đều nghĩ đến. Tôi nghĩ đó là cách đúng để nhìn nhận. Tôi nghĩ nó nên được đặt lên hàng đầu và không phải vì nó độc lập là mọi thứ mà những người chỉ trích tồi tệ nhất tưởng tượng. Thực tế, tôi có những nghi ngờ về đám đông an toàn nhất và những yêu cầu của họ về quy định, nhưng có rất nhiều điều để lo lắng trong lĩnh vực này. Vì vậy, tôi có năm mối đe dọa tồn tại khác nhau mà AI đặt ra. Hãy xem, ngay từ đầu. Hãy bắt đầu với điều kỳ diệu nhất trước. AI có thể quyết định rằng chúng ta là đối thủ của nó và nó có thể tận dụng kỹ năng của mình và quyết định loại bỏ chúng ta.
Tôi thấy điều đó không có khả năng xảy ra, nhưng tôi không nghĩ chúng ta có thể loại trừ hoàn toàn nó. Thứ hai là vấn đề được gọi là “vấn đề kẹp giấy”, rằng một AI rất mạnh có thể gặp khó khăn trong việc thực hiện một lệnh và điều đó có thể dẫn đến sự tuyệt chủng của loài người. Ví dụ mà những người suy nghĩ theo cách này sử dụng là nếu bạn bảo một AI rằng bạn muốn nó tạo ra càng nhiều kẹp giấy càng tốt, nó có thể hiểu điều đó như là giấy phép để đi tiêu diệt vũ trụ và biến tất cả thành kẹp giấy. Không phải là điều tôi muốn nói, nhưng bạn biết đấy, và thực ra tôi sẽ đưa ra một ví dụ khác mà tôi nghĩ có thể hoạt động tốt hơn. Có những người trong không gian trí thức của chúng ta đưa ra những tuyên bố như sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể chấm dứt mọi đau khổ. Cá nhân tôi nghĩ đó là một ý tưởng điên rồ nhất mà tôi từng nghe. Đó là một ý tưởng tồi tệ. Bạn sẽ không muốn sống trong thế giới đó, nhưng bạn có thể hiểu tại sao mọi người nghĩ rằng đó có thể là một nghĩa vụ đạo đức. Bây giờ hãy tưởng tượng rằng bạn bảo một AI rằng hãy chấm dứt mọi đau khổ. Thực ra điều đó là khả thi. Chỉ cần làm cho mọi thứ có thể đau khổ tuyệt chủng. Vì vậy, ý tưởng rằng chúng ta có một vấn đề không tầm thường trong việc tìm ra cách để đưa ra một chỉ dẫn cho một AI mạnh mẽ mà không thể bị hiểu sai là điều đáng lo ngại. Một lần nữa, tôi nghĩ rằng điều đó cũng có phần viển vông, nhưng nó nên có trong danh sách của chúng ta. Nhưng sau đó, chúng ta đến ba điều mà tôi không nghĩ có thể dễ dàng bị bác bỏ. Một là AI sẽ cho phép những người có ý định xấu – nó sẽ cho phép họ nhiều hơn là cho những người có ý định tốt. Và đây là một sự bất đối xứng không may mắn tồn tại trong thế giới rằng một tác nhân vô đạo đức, một người không có la bàn đạo đức, họ có sự linh hoạt hoàn toàn. Họ có thể làm bất cứ điều gì mà một người có đạo đức có thể làm và sau đó họ còn có một danh sách dài các điều khác mà họ cũng có thể làm. Trong khi đó, một người có đạo đức lại bị ràng buộc. Họ chỉ có một tập hợp hạn chế những điều có sẵn cho họ.
Vậy câu hỏi đặt ra là trí tuệ nhân tạo có giải phóng tất cả chúng ta hay chỉ giải phóng những kẻ quái dị nhiều hơn những người trong chúng ta hành xử như những con người tử tế?
Tôi rất lo ngại về điều đó.
Tôi nghĩ rằng chúng ta đang gặp nguy hiểm khi nó có thể bị lợi dụng chống lại chúng ta theo cách mà biến đổi mọi thứ.
Tôi nhớ đã nghe một hacker nói rằng những hacker ác ý, những người có ý định xấu luôn đi trước những hacker có đạo đức, những người có ý định thiện lành và tốt đẹp.
Và anh ta đã nói về cách mà các hệ thống mã hóa và hệ thống mật khẩu – anh ta nói, “Những hacker luôn đi trước và các hệ thống phòng thủ mà các công ty đang cố gắng thiết lập luôn ở phía sau vì ý định của hacker rõ ràng là luôn tìm ra những cách mới để phá vỡ hệ thống hiện tại.
Trong khi đó, những người bảo vệ các hệ thống an ninh chỉ đang cố gắng phòng thủ chống lại những hình thức tấn công đã biết.
Vì vậy, một ai đó, tôi không biết, có thể là một đứa trẻ ở Nga ngay bây giờ có thể đang ngồi trước máy tính của mình tìm ra những cách mới để sử dụng mô hình ngôn ngữ lớn nhằm tấn công các hệ thống theo những cách mới.
Trong khi những người đang làm việc để bảo vệ điều đó hiện tại chỉ đang cố gắng tìm ra cách giảm thiểu rủi ro từ các vũ khí hiện có.
Bạn hiểu ý tôi chứ?
Những kẻ tấn công luôn nghĩ về tương lai, thực sự.
Bạn có nghĩ rằng công chúng nói chung cũng như các tổ chức và chính phủ hiện tại đang đánh giá thấp sự sâu sắc và tác động mà trí tuệ nhân tạo sẽ có trên hành tinh này không?
Có. Và thực tế, tôi nghĩ rằng chúng ta đang vượt qua một cái mà có thể được mô tả là một chân trời sự kiện.
Vì vậy, chân trời sự kiện, tôi nghĩ thuật ngữ này ban đầu xuất phát từ việc hiểu những gì xảy ra tại một lỗ đen, rằng có một điểm mà ánh sáng bị kéo lại vào trong và vì vậy bạn không thể nhìn thấy phía bên kia, đúng không?
Thực sự không có cơ chế nào để nhìn thấy phía bên kia.
Chúng ta đang vượt qua một ngưỡng mà không ai trong chúng ta có thể nhìn thấy phía bên kia.
Và điều đó thật sự đáng sợ.
Liệu mọi người có đang đánh giá thấp không?
Họ vừa đánh giá thấp vừa đánh giá cao, đúng không?
Nỗi sợ bị biến thành một chiếc kẹp giấy là điều quá đáng, theo ý kiến của tôi. Nỗi sợ, ừ, tôi vừa mới đến điểm thứ ba trong danh sách. Điểm thứ tư trong danh sách là sự sụp đổ hoàn toàn trong hiểu biết của chúng ta về thế giới xung quanh và về nhau. Cách mà trí tuệ nhân tạo tương tác với API của con người, với giao diện của chúng ta, đã rất sâu sắc rồi. Và chúng ta chưa đi xa lắm. Tôi đã bắt đầu nhìn vào những bộ phim nhỏ mà thứ này tạo ra. Và tôi không chỉ nói về đoạn clip con mèo đi qua vườn, đúng không? Những đoạn phim ngắn. Tôi đang nói về những bộ phim thực sự trong đó các nhân vật của một loài tưởng tượng đang có cuộc trò chuyện về con người, đúng không? Được rồi. Đó là một khoảnh khắc đáng sợ. Chúng ta sẽ ở đâu trong năm năm tới? Thật khó tưởng tượng có bao nhiêu thay đổi sẽ xảy ra vì chúng ta hoàn toàn không chuẩn bị tiến hóa để sống trong một thế giới mà sản phẩm của một chiếc máy tính có thể vượt trội hơn sản phẩm của con người trong không gian kể chuyện. Đó là một thế giới nguy hiểm để sống vì những câu chuyện rất quan trọng đối với chúng ta. Những câu chuyện. Vâng, những câu chuyện. Những câu chuyện là điều mà chúng ta đang hướng tới. Ngay cả những ý tưởng sâu sắc cũng không thể hiểu được cho đến khi ai đó viết chúng thành một câu chuyện mà mọi người có thể hiểu. Nhưng ngôn ngữ nói chung cũng vậy. Tôi không nghĩ rằng tôi đã nghe một cái gì đó hôm nọ, mà chỉ ra rằng toàn bộ xã hội của chúng ta gần như được gắn kết với nhau bằng ngôn ngữ. Thật thú vị khi các mô hình ngôn ngữ lớn thực sự là điều đã mở ra cuộc trò chuyện này về AI vì chúng ta không nhận ra rằng, như, mọi mối quan hệ mà tôi có đều được gắn kết bằng ngôn ngữ. Thực tế, tất cả mật khẩu của tôi đều là ngôn ngữ. Cách mà tôi suy nghĩ, cách mà tôi hiểu thế giới là thông qua ngôn ngữ. Vì vậy, nếu có một loài siêu thông minh có khả năng nắm bắt ngôn ngữ tốt hơn và một mức độ tự chủ nhất định, thật khó để nghĩ, bạn biết đấy, điều thú vị là điều đã khiến chúng ta thống trị thế giới, tôi nghĩ, chính là trí thông minh của chúng ta.
Và sau đó là khả năng hợp tác của chúng ta thông qua ngôn ngữ và giao tiếp.
Và đây chính là điều mà trí tuệ nhân tạo đã xuất hiện.
Chà, tôi sẽ nói với bạn, tôi đã viết một bài và tôi luôn có ý định thực sự gợi ý rằng mọi người có thể xem.
Tôi không chính xác lắm, nhưng nhiều năm trước tôi đã viết một bài mà tôi nói rằng tôi tin rằng trí tuệ nhân tạo sẽ xuất hiện từ dự án nhằm tạo ra một chiếc máy tính có thể dịch thuật một cách liền mạch giữa hai ngôn ngữ.
Và tôi đã giải thích lý do tại sao điều đó sẽ là điều mở ra cánh cửa.
Và đó là điều đã xảy ra vì một lý do.
Lý do là mối quan hệ giữa ngôn ngữ con người và ý thức là sâu sắc và phần lớn vẫn chưa được biết đến.
Vì vậy, Heather và tôi đã mô tả mô hình này trong cuốn sách của chúng tôi, “Hướng dẫn cho những người thu thập một trăm đến thế kỷ 21”.
Con người là một loài độc đáo.
Cách chính mà chúng ta độc đáo là nếu bạn nghĩ về câu hỏi, vậy con người làm gì?
Nếu tôi nói, bạn biết đấy, một con hổ làm gì?
Chúng ta có thể mô tả những điều mà một con hổ làm để đáp ứng nhu cầu calo của nó, để lấy những vật liệu cần thiết để duy trì cơ thể, để sinh sản.
Chúng ta có thể mô tả vị trí của con hổ.
Bạn không thể thực sự làm điều đó với con người, đúng không?
Chúng ta làm gì?
Đôi khi chúng ta đánh bắt hải sản.
Đôi khi chúng ta săn bắn thú lớn trên đất liền.
Đôi khi chúng ta cải tạo một mảnh đất và trồng cây.
Chúng ta làm rất nhiều điều khác nhau.
Và nếu bạn nghĩ về tất cả những điều mà con người đã làm trong suốt lịch sử của chúng ta như một loài, thì đó là một tập hợp khổng lồ.
Vì vậy, chúng ta không giống bất kỳ loài nào khác vì vị trí của chúng ta là sự di chuyển giữa các vị trí, cả theo thời gian và không gian.
Vậy điều đó hoạt động như thế nào?
Chà, chúng ta có một công cụ mà không loài nào khác có.
Khi bạn nghĩ về câu hỏi điều gì làm cho con người đặc biệt, câu trả lời thực sự là ngôn ngữ.
Và lý do mà nó là ngôn ngữ là vì ngôn ngữ cho phép vượt qua ranh giới giữa một tâm trí và một tâm trí khác.
Khả năng đó cho phép con người tập hợp năng lực nhận thức của mình. Và điều mà Heather và tôi lập luận trong cuốn sách của chúng tôi là cách mà con người vượt qua thời gian là họ dao động giữa hai chế độ. Khi tổ tiên của bạn biết cách khai thác môi trường sống mà bạn đang sống, thì bạn tiếp nhận trí tuệ của họ trong tất cả những câu chuyện được mã hóa trong đó và bạn áp dụng nó. Có thể bạn sẽ phát triển nó một chút. Bạn tìm ra cách làm điều gì đó mà tổ tiên không hoàn toàn biết cách làm. Nhưng chủ yếu, những gì bạn đang làm là chỉ áp dụng bộ công cụ mà bạn đã được trao cho các vấn đề mà nó có thể giải quyết.
Nhưng điều gì xảy ra khi bạn lên một chiếc xuồng và vượt qua một vùng nước, và nơi bạn hạ cánh không có những loại cây và động vật mà tổ tiên của bạn đã biết? Chà, không phải là họ trở nên ngu ngốc hơn, nhưng những thứ của họ ít có tính áp dụng hơn. Vì vậy, những gì bạn làm là bạn tập hợp năng lực nhận thức của mình, bạn và tất cả những người trong bộ tộc của bạn, và bạn bàn luận về, ồ, những cơ hội nào ở đây và bạn có thể làm gì về chúng? Bạn biết đấy, sáng nay tôi thấy một con vật và nó trông có vẻ khá ngon, nhưng tôi không biết bạn sẽ bắt một con như thế nào. Vậy nếu chúng ta đuổi nó vào cái hẻm núi đó thì sao, đúng không? Kiểu như vậy.
Vì vậy, bằng cách tập hợp các nguồn lực nhận thức của chúng ta, bằng cách đạt được một ý thức tập thể, điều mà ngược lại với chế độ văn hóa của tổ tiên, chế độ ý thức, khi chúng ta đối mặt với sự mới lạ, cho phép chúng ta đưa ra những giải pháp mới và sau đó tinh chỉnh chúng. Và khi chúng ta đã nắm vững nó, thì chúng ta trở thành tổ tiên biết phải làm gì. Và những câu chuyện của chúng ta được ghi lại trong lớp văn hóa đó và được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác, và cuối cùng chúng trở nên không còn hữu ích và chúng ta phải quay lại với ý thức và tìm ra một cách mới. Vì vậy, đó là những gì con người làm, vừa lan tỏa qua không gian vừa di chuyển qua thời gian.
Họ dao động giữa chế độ văn hóa của tổ tiên và chế độ ý thức về việc chúng ta phải làm gì bây giờ?
Vì vậy, tôi muốn chắc chắn rằng tôi hiểu đầy đủ điều này, như thể một đứa trẻ 10 tuổi sẽ hiểu, là chúng ta có hai chế độ.
Chúng ta có những gì đã được truyền lại cho chúng ta và nhờ vào ý thức, ngôn ngữ và khả năng giao tiếp của chúng ta, chúng ta có những gì chúng ta đang khám phá bây giờ về bản chất của thế giới.
Và tôi nghĩ rằng sự hiện diện của một tòa nhà chọc trời là một điều khá thú vị vì nó được xây dựng dựa trên kiến thức được truyền lại từ những người không còn sống.
Ngoài ra, nếu tòa nhà chọc trời có một cái gì đó ở trên như năng lượng mặt trời hay cái gì đó, thì phần lớn sự hiểu biết đó đã đến từ suy nghĩ hiện tại của những người đang sống ngay bây giờ.
Vì vậy, bạn có sự kết hợp giữa những người thân từ quá khứ không còn ở đây, tất cả kiến thức tập thể của họ và bạn có kiến thức tập thể mà chúng ta đang thảo luận và suy nghĩ hiện tại.
Cùng nhau, đó là điều làm cho con người trở nên đặc biệt và thực sự điều kết nối tất cả lại với nhau là ngôn ngữ và khả năng giao tiếp.
Đúng vậy. Đó là khả năng giao tiếp.
Cho dù bạn đang ở trong chế độ văn hóa nơi bạn tiếp thu những câu chuyện của tổ tiên để biết phải làm gì hay bạn đang ở trong chế độ ý thức nơi bạn đang xử lý song song các vấn đề của thời điểm và tìm ra giải pháp mới mà bạn có thể nghĩ ra.
Ý tôi là, đười ươi không thể làm điều đó.
Không có sinh vật nào khác gần giống như vậy.
Nó khác biệt rất nhiều so với những sinh vật gần gũi nhất.
Và tôi không tranh luận rằng các loài động vật khác không thông minh. Có rất nhiều loài động vật thông minh.
Đây là một loại thông minh hoàn toàn khác.
Đây là một loại thông minh mà thật khó để phân định ranh giới giữa sự thông minh của tôi và sự thông minh của bạn.
Đúng vậy. Có một sự thông minh tập thể. Nó rất thực tế.
Bạn không thể xác định nó.
Đúng vậy. Nó liên quan đến một cơ chế cổ xưa nào đó để tổng hợp hiểu biết và việc tổng hợp hiểu biết thậm chí không giống như mọi người đều mang hiểu biết của mình đến.
Nó giống như, bạn biết đấy, tôi không tin vào sự hiểu biết của gã đó vì tôi đã thấy hắn mắc sai lầm và không sửa chữa nó.
Gã đó, nghe có vẻ điên rồ, nhưng hắn có một lịch sử thành tích.
Thực ra, tôi rất nghiêm túc với những gì hắn nói.
Vì vậy, có một sự chờ đợi về việc ai sẽ đóng vai trò gì trong một lĩnh vực nào đó và có thể không đáng tin cậy trong lĩnh vực khác.
Khả năng đó để tìm ra cách tổng hợp tất cả các kỹ năng khác nhau mà mọi người mang đến và đưa ra một cái gì đó như một đề xuất cho những gì chúng ta sẽ làm tiếp theo.
Đúng vậy. Đó là một quá trình thích ứng sâu sắc mà chúng ta thậm chí không có tên gọi.
AI thay đổi điều này.
Chà, AI làm rối loạn điều đó vì một mặt, tôi có thể lập luận rằng AI giống như một lưỡi dao được mài sắc.
Nó chỉ là một công cụ khác và thực sự chỉ là một công cụ ở một mức độ nào đó.
Mặt khác, vì bạn biết đấy, bạn sẽ gặp rắc rối lớn khi một lưỡi dao bắt đầu nói chuyện với bạn.
Bạn hiểu ý tôi chứ?
Đó là một khoảnh khắc tồi tệ.
Bạn cần ngừng sử dụng nấm vào lúc đó, đúng không?
Trong trường hợp này, lưỡi dao, công cụ mà chúng ta đã tạo ra, nó đang nói chuyện với chúng ta.
Thực tế, nó nhạy cảm với những gì chúng ta nghĩ về những gì nó nói với chúng ta, điều này có nghĩa là chắc chắn rằng bạn sẽ có một quá trình tiến hóa trong đó AI trở nên cực kỳ giỏi trong việc nói cho chúng ta những gì chúng ta muốn nghe.
Không có gì nguy hiểm hơn điều đó.
Bạn muốn một AI nói cho bạn những gì bạn cần biết, cho dù bạn có muốn nghe hay không, đúng không?
Điều đó sẽ là một công cụ hữu ích.
Một AI phản ứng với việc bạn nghĩ rằng những gì nó nói là tốt.
Ôi Chúa ơi, chúng ta sẽ kết thúc trong một — tôi đang vật lộn để tìm một phép ẩn dụ tốt hơn ngoài một hành lang gương vô hạn, nhưng đó sẽ là điều mà nó trở thành.
Nó sẽ là một hành lang gương fractal lớn mà trong đó bạn không thể chắc chắn về bất cứ điều gì.
Và tôi sẽ nói, vì tôi biết có rất nhiều mối quan tâm.
Bạn có một đám đông an toàn muốn điều chỉnh AI vì những nguy hiểm là sâu sắc.
Và bạn có một nhóm người khác nghĩ rằng việc quản lý AI là nguy hiểm.
Và điều tôi nhận ra là việc không quản lý AI là nguy hiểm. Quản lý nó thì còn tệ hơn.
Quản lý AI thì tệ hơn à?
Ôi, đúng vậy.
Tại sao?
Chà, một điều là bạn tạo ra sự bất đối xứng giữa những người tuân thủ quy định và những người không tuân thủ.
Vậy giả sử Trung Quốc không có quy định, nhưng Mỹ thì có.
Đúng. Bạn có muốn bị cai trị bởi những người vi phạm quy định của bạn không?
Tôi không muốn, nhưng đó là điều mà chúng ta thực sự đảm bảo nếu tạo ra động lực đó.
Vì vậy, tôi không thích ý tưởng vượt qua chân trời sự kiện do AI tạo ra mà không có kế hoạch.
Tôi thực sự không thích ý tưởng đó. Điều đó không an toàn.
Mặt khác, lựa chọn thay thế chỉ làm cho vấn đề đó trở nên tồi tệ hơn.
Vì vậy, bằng cách nào đó, chúng ta phải đối mặt với điều này với đôi mắt mở to.
Ý tôi là, làm thế nào để một người đối mặt với điều đó với đôi mắt mở to?
Ý tôi là, tất cả những gì tôi nghe là bạn không thể làm gì về điều đó.
Chà, tôi không biết rằng bạn không thể làm gì về điều đó.
Đây là điều tôi muốn biết.
Tại sao chúng ta không ám ảnh với việc theo dõi quá trình suy nghĩ của các AI?
Nói cách khác, nếu có một điều mà tôi muốn các AI báo cáo là cách chúng đến được nơi mà chúng đã đến, để khi thảm họa xảy ra, chúng ta có thể tìm ra lý do tại sao nó xảy ra.
Chúng ta có thể vượt qua khoảnh khắc rất nguy hiểm này bằng cách hiểu nó và trở nên khôn ngoan về cách khai thác điều này.
Vì vậy, tôi thực sự nghĩ rằng có những điều cần làm, nhưng điều không khôn ngoan là kiểu ngây thơ.
Ôi, tôi chỉ đến mức nhận ra rằng việc quản lý AI làm cho vấn đề tồi tệ hơn, và bây giờ tôi sẽ không lo lắng về nó.
Tôi nghĩ rằng không quản lý nó là điều đúng đắn để làm, và lo lắng về nó một cách mãnh liệt cũng là điều đúng đắn để làm.
Tôi cũng nghĩ về một thế giới, tôi nghĩ có thể là thế giới mà Elon thực sự đang cố gắng tạo ra, nơi chúng ta có thể giao tiếp với AI thông qua các thiết bị giao diện não như Neuralink.
Thật thú vị vì tôi đã theo dõi câu chuyện của Elon xung quanh Neuralink ngay từ đầu và anh ấy rất tập trung vào việc có thể giao tiếp với AI. Tất cả các cuộc phỏng vấn mà anh ấy thực hiện vào thời điểm đó đều xoay quanh lý do tại sao tôi làm Neuralink là vì chúng ta cần phải có khả năng giao tiếp với công nghệ này, nếu không chúng ta sẽ bị bỏ lại phía sau.
Gần đây, nó đã trở thành việc cho phép những người không thể sử dụng tay và chân của họ có thể sử dụng lại, điều mà tôi nghĩ có thể là một chiêu marketing. Nhưng ở cốt lõi của câu chuyện của anh ấy và những người khác là chúng ta có thể sẽ đều có những thiết bị giao diện não được cấy vào não của mình hoặc có thể bên ngoài cơ thể nếu bạn nhìn vào một số công ty khác, để chúng ta có thể giao tiếp với AI.
Và tôi có nghĩa là điều đó thay đổi một cách cơ bản những gì con người là. Chúng ta trở thành người máy hoặc một cái gì đó tương tự. Vâng, đây không phải là lần đầu tiên chúng ta thay đổi một cách cơ bản những gì con người là. Và tôi nghĩ đây là điều quan trọng để nhận ra rằng chúng ta, chúng ta thường xuyên làm điều này. Bạn biết đấy, máy in đã làm điều này. Truyền hình đã làm điều này. Internet đã làm điều này.
Và, bạn biết đấy, những người bi quan mỗi lần đều nói, ôi Chúa ơi, nếu bạn in sách, nó sẽ khiến tâm trí chúng ta trở nên yếu ớt vì bạn sẽ không cần phải nhớ. Và điều thú vị là, tôi nghĩ trong mỗi trường hợp, những người bi quan đã đúng. Có một yếu tố mà họ đã nhìn thấy đúng. Điều khó khăn là không thể và là nhìn qua chân trời sự kiện và nói, điều đó có nghĩa là gì?
Và trong trường hợp này, điều đó có nghĩa là gì, đúng không? Chúng ta có vượt qua giai đoạn cực kỳ nguy hiểm này và nhìn lại điều này, bạn biết đấy, giống như cách chúng ta nhìn lại điện thoại di động, đúng không? Điện thoại di động, ôi không, nó sẽ phá hủy tính xã hội của con người. Nó sẽ, bạn biết đấy, nó sẽ làm điều đó. Vâng, nó đã làm, khiến chúng ta phát điên. Hoàn toàn điên rồ. Vì vậy, vâng, AI sẽ là như vậy và còn tồi tệ hơn.
Và điều duy nhất cần làm là cố gắng hiểu sự thay đổi đó để chúng ta có thể giảm thiểu thiệt hại và hy vọng kiềm chế được mô hình tổng thể của sự đổi mới cực đoan mà chúng ta đang tạo ra cho chính mình.
Bạn có nghĩ rằng công nghệ này có thể so sánh với bất kỳ công nghệ nào trong số đó không?
Nó giống như những công nghệ đó, nhưng tệ hơn gấp 50 lần.
Ý tôi là, điện thoại thực sự là một đổi mới bi thảm theo nhiều cách và không phải là bản thân chiếc điện thoại.
Thực ra, tôi đôi khi nói rằng không phải là cái hộp, mà là mô hình kinh doanh, đúng không?
Một chiếc điện thoại là một thiết bị cực kỳ hữu ích và nó đã làm cho chúng ta mạnh mẽ hơn.
Nó cũng làm cho chúng ta trở nên mong manh hơn.
Tôi đã nói chuyện với Heather về vấn đề nếu chúng ta phải đối mặt với một sự gián đoạn lớn, đúng không?
Nếu một cơn bão mặt trời làm mất điện lưới và bạn phải về nhà.
Vậy, bạn có bản đồ không?
Bởi vì không lâu trước đây, bạn có thể đã mua một bản đồ trên giấy.
Giờ đây, thực tế là chúng ta có những bản đồ này trong điện thoại có nghĩa là khả năng mua bản đồ thậm chí không còn tồn tại nữa.
Tôi thậm chí không chắc mình sẽ đi đâu để tìm một bản đồ.
Vì vậy, chúng ta trở nên kém an toàn hơn so với trước đây vì chúng ta đã được trang bị quá nhiều trong hiện tại.
Và vâng, chúng ta đang bước vào những thời kỳ thực sự thú vị.
Tôi chỉ muốn nói để hoàn thiện, tôi đã vượt qua bốn trong năm mối đe dọa tồn tại mà có thể đến từ AI, ít nhất là theo những gì tôi có thể nhận thấy.
Mối đe dọa cuối cùng là điều bình thường nhất và đó chính là sự gián đoạn kinh tế lớn đang đến từ một công nghệ sẽ lấy đi những gì hầu hết mọi người làm để kiếm sống và biến nó thành vô dụng.
Hiện tại có rất nhiều người đang phủ nhận thực tế này và nghĩ rằng họ sẽ ổn.
Đúng vậy.
Có ai sẽ ổn không và những người đó là ai và ai sẽ không ổn?
Và tôi đoán phần quan trọng khi chúng ta nghĩ về sự gián đoạn này là tốc độ của sự gián đoạn vì điều đó cho chúng ta một gợi ý về thời gian mà chúng ta sẽ phải điều chỉnh như một xã hội.
Tìm việc mới, nâng cao kỹ năng cho mọi người, học hỏi, đào tạo, có thể đi tìm một cái gì đó khác để làm.
Hầu hết mọi người sẽ không thể đào tạo lại cho một công việc nào đó sẽ còn phù hợp.
Tôi nghĩ, và thực tế là lời khuyên mà tôi đã đưa cho các con tôi là hãy đầu tư vào công cụ.
Hãy đầu tư vào một bộ công cụ, một bộ công cụ nhận thức phù hợp cho một tương lai mà bạn không thể tưởng tượng ra.
Năm năm trước, mọi người đã nói hãy học lập trình.
Đó là một lời khuyên tồi.
Đó là điều mà AI có thể làm.
Tuy nhiên, nếu bạn đầu tư vào những thứ giúp nâng cao chất lượng suy nghĩ của bạn, nếu bạn đầu tư vào những loại kỹ năng có thể được áp dụng vào những lĩnh vực mới,
thì tôi không thể hứa rằng bạn sẽ ổn, nhưng bạn sẽ tốt hơn nhiều so với những người có bộ kỹ năng quá hẹp chỉ tập trung vào một nhiệm vụ có ý nghĩa vào năm 2024 mà đến năm 2027 họ lại lạc lối.
Bạn biết đấy, hãy trở thành một người đa năng, đầu tư vào tư duy rõ ràng, xác định ai là người bạn có thể tin tưởng, phát triển các mối quan hệ cá nhân của bạn.
Có lẽ điều đó nên đứng đầu danh sách, đúng không?
Những người mà bạn có thể dựa vào, những người có cái nhìn sâu sắc, những giá trị khiến họ xứng đáng với sự đầu tư của bạn và bạn biết họ một cách cá nhân để bất kể điều gì xảy ra,
nếu những lực lượng muốn gây nhầm lẫn cho chúng ta lợi dụng AI để xen vào giữa chúng ta, điều này không phải là một mô tả tồi về những gì đã xảy ra trong thời kỳ COVID ngoại trừ việc AI có lẽ không phải là một nhân tố lớn.
Nhưng nếu mọi người cố gắng xen vào giữa chúng ta, họ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu mối quan hệ của bạn với ai đó được trung gian bởi một màn hình.
Bạn muốn biết mọi người một cách trực tiếp để bạn có thể tắt màn hình và nói, “Bạn có biết chuyện gì đang xảy ra không? Bạn nghĩ gì? Bạn đã thấy gì? Bạn đã nghe gì? Bạn nghĩ điều gì đang xảy ra?”
Bạn muốn có thể có cuộc trò chuyện đó với một người thực sự, một con người bằng xương bằng thịt mà bạn sẵn sàng đầu tư hết mình.
Có nghề nghiệp nào mà nếu con bạn quay sang bạn và nói, “Bố ơi, con nên làm nghề gì trong một thế giới mà AI ngày càng thông minh hơn từng tuần?”
Điều thú vị là điều đó gần như khiến tôi cảm thấy như một câu hỏi đánh đố. Tôi biết bạn không có ý như vậy, nhưng đó gần như là một câu hỏi đánh đố vào thời điểm này.
Bất kỳ ai nghĩ rằng họ biết cách trả lời câu hỏi này có lẽ đang tự lừa dối bản thân. Đúng vậy. Nó giống như việc nếu chúng ta, giả sử, thấy mình đang trôi dạt trên một chiếc thuyền bơi ở giữa Nam Thái Bình Dương. Chúng ta không biết liệu mình có sống sót hay không và bạn muốn biết, “Này, nếu chúng ta sống sót, nếu chúng ta tìm thấy một mảnh đất, thì chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” Và câu trả lời là, “Chà, tôi không biết, nhưng hãy tìm mảnh đất đã, rồi hãy suy nghĩ thật cẩn thận về những gì cần làm khi đến đó.”
Vì vậy, nếu con bạn thực sự đến hỏi bạn, bạn có nói như vậy với con không? Có. Nếu chúng nói, “Bố ơi, con có nên đi học, đại học, hay con nên làm gì?” Tôi nghĩ câu hỏi mà bạn thực sự đang hỏi là bạn sẽ làm gì nếu ở trong hoàn cảnh của chúng, điều này không thực sự là một câu hỏi về nghề nghiệp.
Nếu tôi ở trong hoàn cảnh của chúng, nếu tôi định đi học đại học, tôi sẽ chắc chắn rằng mình rời khỏi trường với một dự án cụ thể mà tôi đã hoàn thành và có thể khẳng định đó là của riêng tôi, chứng minh rằng tôi có khả năng. Nếu bạn phát triển một cái gì đó, tôi không quan tâm nó có hữu ích hay không. Bạn đã bao giờ thấy một cỗ máy vô dụng nhất chưa? Chưa.
Một cỗ máy vô dụng nhất là một thứ khá thú vị. Phiên bản cổ điển của nó là một cái hộp nhỏ với một công tắc ở trên. Và nếu bạn bật công tắc, một bàn tay sẽ xuất hiện và bật lại theo hướng ngược lại. Nó lại quay trở lại trong hộp. Hoàn toàn vô dụng. Nhưng ý tôi là, nhìn này, bất kỳ ai có thể tạo ra một cỗ máy vô dụng nhất, thì tôi biết điều gì đó về bộ kỹ năng của họ.
Vì vậy, điều tôi đang nói là tôi không muốn xem bảng điểm của bất kỳ ai. Tôi không biết tại sao bảng điểm của bạn lại ghi như vậy. Tôi không biết các giáo sư của bạn có biết họ đang nói về điều gì không. Đúng không? Nó không hữu ích. Nhưng nếu bạn cho tôi xem một cỗ máy vô dụng nhất, thì câu trả lời là được. Nếu bạn thực sự làm ra cái đó, thì tôi biết, A, bạn biết điều gì đó về việc tạo mẫu. B, bạn biết cách quản lý một dự án.
C, tôi biết rằng cấu trúc động lực của bạn cho phép bạn chuyển từ khái niệm thành một dự án hoàn chỉnh thực sự hoạt động, v.v.
Vì vậy, tôi biết nhiều điều mà bảng điểm của bạn không thể cho tôi biết.
Bây giờ, một lời giới thiệu từ người phù hợp có thể có ý nghĩa gì đó.
Bạn biết đấy, ai thực sự là người phù hợp, nhưng một lời giới thiệu từ một người ngẫu nhiên mà tôi không biết chỉ nói rằng bạn thật tuyệt vời.
Tôi không biết điều đó có nghĩa là gì.
Nhưng một điều là hãy chắc chắn rằng bạn tốt nghiệp với một thứ gì đó mà bạn có thể cho người khác thấy là không thể giả mạo.
Điều khác mà tôi đã nói với họ là nếu bạn đầu tư vào một kỹ năng.
Một trong những con trai của tôi đã hỏi tôi về kỹ thuật điện.
Tôi nghĩ gì về kỹ thuật điện?
Tôi nói, tôi nghĩ kỹ thuật điện là tuyệt vời, nhưng không đủ.
Nếu bạn theo học kỹ thuật điện, bạn sẽ phải đối mặt với một số lượng lớn người cũng theo học kỹ thuật điện và rất giỏi trong những gì họ làm.
Và có thể bạn chỉ xuất sắc trong những gì bạn làm, nhưng việc phân biệt bản thân trong một thế giới mà bạn có rất nhiều đối thủ cạnh tranh.
Và nhiều người trong số họ, có thể họ không dễ mến.
Và vì vậy họ có nhiều thời gian hơn để chỉ tập trung vào kỹ thuật điện thuần túy.
Bạn không muốn cạnh tranh.
Đó không phải là một cược thắng.
Tuy nhiên, nếu bạn đầu tư vào kỹ thuật điện và một hoặc hai thứ khác có liên quan đến nó, thì có thể bạn là người duy nhất trên trái đất có bộ kỹ năng để kết hợp những thứ này để bạn tạo ra một cái gì đó độc đáo.
Và sau đó nó không cần phải hoàn hảo.
Bạn không muốn phải tạo ra những thứ hoàn hảo.
Những thứ hoàn hảo gần như không thể tạo ra.
Chi phí để làm một cái gì đó hoàn hảo là rất cao chính vì lý do lợi tức giảm dần.
Bạn sẽ thích mang đến thế giới một cái gì đó mới mẻ và hữu ích và sau đó để người khác hoàn thiện nó.
Đó là nơi bạn muốn ở.
Việc kết hợp những thứ không thường được kết hợp là một cách để bạn phân biệt bản thân và tạo ra sản phẩm cụ thể thực sự chứng minh rằng bạn có những đặc điểm đó.
Và điểm ẩn ý ở đây là nếu bạn nói, OK, bố tôi đã bảo tôi rằng tôi cần làm một dự án để làm rõ bộ kỹ năng của mình và bạn bắt tay vào thực hiện nó. Bạn biết điều gì sẽ xảy ra không? Bạn sẽ phát hiện ra những kỹ năng mà bạn không có.
Nếu cấu trúc động lực của bạn bị hỏng, bạn sẽ nhận ra điều đó và sau đó bạn có thể sửa chữa nó. Nếu bạn nghĩ, ôi, tôi sẽ học các kỹ năng. Tôi đang học đại học. Tôi nên tập trung và học tất cả các kỹ năng trong sách giáo khoa. Và sau đó khi tôi ra trường, tôi sẽ bắt đầu tạo ra sản phẩm.
Nếu bạn làm như vậy, thì vấn đề là, khi bạn ra trường, đã quá muộn để phát hiện ra rằng cấu trúc động lực của bạn không cho phép bạn hoàn thành một dự án hoặc rằng bạn ghét thất bại đến mức khi bạn tạo ra một nguyên mẫu, bạn thậm chí không nhận ra ý nghĩa của nó. Vì vậy, tất cả những gì bạn thấy là nó không hoạt động tốt. Đúng không?
Về điểm thứ năm trong những mối quan tâm của bạn, ý tưởng về sự hỗn loạn kinh tế vì bất kỳ lý do gì, doanh nghiệp khác của Sam Altman có tên là WorldQuain có ý định, tôi nghĩ là nó có ý định phân phối cơ bản giá trị. Để đơn giản hóa, phân phối tiền cho mọi người trong một thế giới nơi đã có quá nhiều sự gián đoạn kinh tế mà chúng ta đã mất việc làm. Đó là cách tôi hiểu.
Vì vậy, mọi người đang đi khắp thế giới quét võng mạc của họ trên những máy móc đã được đặt khắp nơi trên thế giới. Và đó sẽ trở thành cơ chế để xác định bạn như một cá nhân độc nhất, như một con người, để họ có thể gửi tiền miễn phí cho bạn, thu nhập cơ bản phổ quát trong một thế giới mà mọi người sẽ gặp khó khăn để có việc làm.
Bây giờ, tôi nghĩ tôi không làm hỏng điều đó quá nhiều.
Nhưng bạn có tin rằng thế giới sẽ xảy ra tình trạng có quá nhiều sự gián đoạn trong lực lượng lao động đến mức nhiều người sẽ thất nghiệp và chúng ta sẽ cần phải phát tiền cho mọi người không?
Tôi nghĩ điều đó sẽ chỉ xảy ra trong thời gian ngắn.
Bạn nghĩ nó sẽ chỉ xảy ra trong thời gian ngắn?
Vâng, tôi nghĩ vậy.
Bạn có ý gì với điều đó?
Thật không may, câu chuyện về sự tiến hóa và cạnh tranh của con người là một câu chuyện về những chiến thắng lớn và vượt qua nghịch cảnh trong một số chương, và là một câu chuyện về bi kịch và tội ác trong những chương khác.
Tôi rất lo ngại rằng ý tưởng về những người ăn không ngồi rồi sắp có sự trở lại lớn và rằng thu nhập cơ bản phổ quát (UBI) có hai tác động.
UBI có nghĩa là thu nhập cơ bản phổ quát.
Thu nhập cơ bản phổ quát và mọi thứ hoạt động giống như nó, bạn biết đấy, vì vậy một số phân phối giá trị.
Thứ nhất, nó sẽ khiến những người tạo ra giá trị hoặc những người nghĩ rằng họ đang tạo ra giá trị cảm thấy tức giận với những người chỉ hấp thụ giá trị để sống.
Và do đó, nó sẽ kích thích một cuộc tìm kiếm để giảm mục chi phí đó trong bảng cân đối kế toán và sẽ có đủ loại lý do được đưa ra, nhưng điều đó thật sự rất xấu.
Ý tôi là, chúng ta đã thấy điều đó trong xã hội, những người làm việc chăm chỉ và đóng thuế nhiều thường cảm thấy tức giận với những người ở đáy của phổ thu nhập, những người có thể không làm việc chút nào nhưng vẫn nhận được tiền.
Vâng.
Và thú vị là, một yếu tố khác ở đây là những người kiếm được nhiều tiền dường như có ít con cái hơn.
Và điều đó trở thành một điểm tranh cãi trong xã hội.
Đúng vậy.
Vì vậy, tôi nghĩ bạn đang thấy bức tranh và bạn hoàn toàn hiểu tại sao điều này sẽ biến thành sự demon hóa thông thường của một nhóm người nào đó như một cái cớ để loại bỏ họ.
Vì vậy, điều đó thật tồi tệ.
Tác động xấu khác sẽ đến từ UBI là sự bất lực đã học.
Và tôi nghĩ chúng ta thực sự đã thấy điều này.
Trên thực tế, cuộc cách mạng “woke” mà tôi nghĩ là một câu chuyện bi thảm, bởi vì một mặt, tôi đã bị đuổi khỏi công việc mà tôi yêu thích bởi một nhóm người đã buộc tội tôi những điều mà tôi không hề có tội trong một kiểu điên cuồng. Mặt khác, họ đã đến đó như thế nào? Họ đã đến đó vì họ bị phản bội. Họ bị phản bội bởi một hệ thống lẽ ra phải mang đến cho họ một cuộc sống tốt đẹp. Nếu bạn làm những gì bạn được yêu cầu, nếu bạn đi học, nếu bạn làm bài tập về nhà, bạn lẽ ra phải ra ngoài với một bộ kỹ năng cho phép bạn sống một cuộc sống tử tế. Thay vào đó, nhiều người trong số họ đã được cho những loại thuốc mà chúng tôi sinh học không hiểu biết gì về chúng, bởi vì có ai đó đang kiếm lợi từ sự phụ thuộc của họ. Chúng tôi đã gửi họ đến trường và cung cấp cho họ những chuyên ngành mà họ có thể cống hiến nhưng không thực tế, không tạo ra kỹ năng hay hiểu biết. Trong nhiều trường hợp, điều đó tạo ra chính sự ngược lại, tạo ra sự nhầm lẫn. Và vào một thời điểm nào đó, họ nhận ra, bạn biết không, tôi không có kế hoạch. Và trong trường hợp như vậy, những người không có kỹ năng cho phép họ sống một cuộc sống tử tế sẽ tìm kiếm ai đó để đổ lỗi. Và họ có thể sẽ đổ lỗi cho người sai, đúng không? Đặc biệt nếu có ai đó một cách mỉa mai sẵn sàng bán cho họ câu chuyện rằng bạn biết ai là người bạn nên đổ lỗi, đó là những người đàn ông da trắng thẳng hay gì đó tương tự, họ sẽ lắng nghe. Và tôi sẽ nói, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về lý thuyết trò chơi của sự cạnh tranh giữa con người. Và một điều đã khiến tôi chú ý trong những năm gần đây, đó là có lý do mà chủ nghĩa cộng sản tiếp tục tái xuất hiện. Nó không hoạt động. Vậy tại sao mọi người lại tiếp tục rơi vào đó? Và tôi nghĩ, thật không may, đó là hệ quả tự nhiên của một xã hội dựa trên thành tích mà không chăm sóc cho những người thất bại. Nếu bạn có một xã hội dựa trên thành tích mà cách để có một cuộc sống tử tế là tìm ra cách cung cấp thứ mà mọi người muốn, đúng không?
Nhưng bạn không có kế hoạch cho những người thử nghiệm mà không thành công vì lý do nào đó.
Thì cái bạn sẽ có là một số lượng lớn người sẽ hiểu đúng rằng họ đang ở phía thua lỗ trong một thỏa thuận.
Những người đó không có động lực để duy trì hệ thống đó.
Họ muốn lật đổ nó.
Và thực tế, với một lý do nào đó, họ sẽ nhìn vào tất cả những tài sản đã được tạo ra trong hệ thống meritocracy đó và họ sẽ nói, bạn có nhận ra bao nhiêu trong số đó là không hợp pháp không?
Bạn có nhận ra bao nhiêu trong số đó là ký sinh không?
Chúng tôi muốn lấy lại nó.
Và vì vậy tôi nghĩ rằng chủ nghĩa cộng sản, bạn biết đấy, về lý thuyết trò chơi, nó không thể hoạt động.
Nó có một lỗi cơ bản ở trung tâm, đó là nó trừng phạt những người đóng góp và thưởng cho những người không làm gì cả.
Một hệ thống như vậy sẽ vốn dĩ không hiệu quả.
Mọi người biết tôi đều biết rằng thời gian rảnh của tôi được dành để xem bóng đá.
Tôi là một fan hâm mộ lớn của Manchester United.
Và nếu tôi không thể đến trận đấu, tôi sẽ xem Wherever I Am in the World với NordVPN, đơn vị tài trợ cho podcast này.
Họ cho phép tôi chuyển đổi vị trí ảo của mình đến một quốc gia nơi trận đấu đang phát sóng, vì vậy tôi không bao giờ bỏ lỡ một trận nào.
Bạn có thể đang nghĩ, nhưng còn virus thì sao?
Chà, tính năng bảo vệ mối đe dọa của họ giữ cho bạn an toàn khỏi virus, phần mềm độc hại và các trang web lừa đảo.
Vì vậy, đó là điều bạn sẽ không bao giờ phải lo lắng khi sử dụng nó.
Hơn nữa, bạn có thể sử dụng một tài khoản NordVPN trên tối đa 10 thiết bị, điều này thực sự hữu ích vì đôi khi tôi dùng điện thoại và đôi khi tôi dùng laptop hoặc iPad.
Trong một khoảng thời gian giới hạn, đội ngũ NordVPN đã tử tế cung cấp cho cộng đồng Diary of a CEO một ưu đãi độc quyền.
Chỉ cần truy cập NordVPN.com/doac hoặc sử dụng liên kết trong phần mô tả bên dưới để nhận được một mức giảm giá lớn, cộng thêm bốn tháng miễn phí cho gói hai năm của bạn.
Và với chính sách hoàn tiền trong 30 ngày của NordVPN, bạn hoàn toàn không có rủi ro.
Hãy thử tại NordVPN.com/doac hoặc nhấp vào liên kết trong phần mô tả bên dưới.
Có điều gì khác trong danh sách những mối quan tâm của bạn mà chúng ta chưa đề cập đến không?
Vậy là chúng ta đã đề cập đến AI, vấn đề bay bằng năng lượng mặt trời.
Vâng, có một mối quan tâm lớn mà tôi có.
Heather và tôi trên podcast của chúng tôi đã dành nhiều thời gian để phân tích tình hình của thảm họa COVID.
Và những gì chúng tôi thấy thực sự rất u ám.
Hầu như mọi thứ mà chúng tôi được thông báo đều sai lệch và ngược lại.
Nếu bạn muốn biết về mặt y tế bạn nên làm gì về COVID, bạn thực sự không thể làm tốt hơn việc nhìn vào những gì CDC nói và làm ngược lại tất cả.
Họ đã sai mọi thứ, điều này thật khó tin.
CDC là gì cho những ai không biết?
Trung tâm Kiểm soát Bệnh tật có lẽ nên được đổi tên thành Trung tâm Bệnh tật vì họ đã khiến nó lây lan xa hơn và có tác động tồi tệ hơn.
Nhưng dù sao đi nữa, đôi khi tôi nói rằng một số câu chuyện chẩn đoán hệ thống, đúng không?
Bạn có thể thấy điều gì sai với hệ thống của bạn qua cách một câu chuyện cụ thể chảy qua nó.
Bạn có thể thấy sự sụp đổ hoàn toàn của báo chí qua câu chuyện COVID.
Bạn có thể thấy sự thiếu trách nhiệm hoàn toàn của các trường đại học của chúng ta từ câu chuyện đó.
Bạn có thể thấy sự đổ vỡ của các thể chế chính trị của chúng ta, các tòa án, tất cả những điều này.
Tất cả họ đều thất bại và bạn có thể thấy nơi chúng ta sống dựa trên câu chuyện đó mà thôi.
Nhưng không may, ở Mỹ, hai đảng chính đều có dấu vết của mình trên sự thất bại và không ai trong số họ muốn nói về điều đó.
Vì vậy, ngoài một vài ngoại lệ, những người tỏa sáng trong thời gian này, chủ yếu có một thỏa thuận ngầm để tiếp tục.
Và tôi nghĩ đó là một sai lầm khủng khiếp.
Sự thất bại là gì?
Chà, tôi sẽ chỉ ra ba rưỡi sự thất bại riêng biệt.
Một, cuộc khủng hoảng COVID, và hãy nhớ rằng, tất cả các từ ở đây cần có điều kiện.
Tôi tin rằng có một tác nhân gây bệnh, SARS-CoV-2.
Tôi không tin rằng chúng ta có bất cứ điều gì mà, theo định nghĩa trước đó, được gọi là đại dịch.
Tôi không tin rằng nó vốn dĩ là một tình huống khẩn cấp.
Nhưng dù sao đi nữa, đây là những thuật ngữ mà chúng ta sử dụng.
Đại dịch COVID là một loại tình huống khẩn cấp.
Chúng ta đã nhận được những thứ bị gọi sai là vắc xin.
Chúng ta đã bị tuyên truyền để tránh xa các loại thuốc hết hạn bản quyền mà thực sự có hiệu quả.
Và chúng ta đã làm cho tình hình của mình trở nên tồi tệ hơn rất nhiều.
Chúng ta đã phong tỏa, điều này đã gây tổn thương cho mọi người.
Chúng ta đã đeo khẩu trang cho trẻ em, điều này thực sự đã làm gián đoạn quá trình phát triển bình thường của chúng.
Chúng ta đã tiếp tục tiêm vắc xin và tiêm nhắc lại, điều này đã tạo ra một loạt các sự kiện bất lợi và cái chết sớm,
mà chúng ta vẫn chưa thành thật về điều đó.
Vì vậy, ba lĩnh vực rưỡi là nguồn gốc của virus,
mà gần như chắc chắn đã đến từ phòng thí nghiệm và rất có thể là Viện Vũ Hán.
Nhưng Viện Vũ Hán không chỉ là Viện Virus học Vũ Hán.
Nó cũng liên kết với NIH, Anthony Fauci.
Nghiên cứu tăng cường chức năng này mà đã được bắt đầu là một phần của chương trình vũ khí.
Nghiên cứu tăng cường chức năng là gì?
Nghiên cứu tăng cường chức năng là nơi mà các kỹ thuật khác nhau được sử dụng để cung cấp cho một tác nhân gây bệnh, trong trường hợp này là virus, những khả năng mà nó không có trước đó.
Vì vậy, điều tôi nghĩ đã xảy ra trong nguồn gốc của COVID, chúng ta bây giờ có thể kể một câu chuyện khá tốt.
Bạn có một mạng lưới rộng lớn các phòng thí nghiệm làm việc để tìm kiếm các tác nhân gây bệnh mới có thể được biến thành vũ khí.
Câu chuyện mà họ tự kể về lý do tại sao chúng ta cần những vũ khí này, tôi không biết.
Nhưng rõ ràng là nếu bạn đang làm việc để nâng cao sức khỏe con người, hoặc bạn nói rằng bạn đang làm như vậy, thì bạn được phép nâng cao độ chết chóc của vi khuẩn như một phần của chương trình sử dụng kép.
Vì vậy, cái cớ là, ôi, chúng tôi đang làm việc để chuẩn bị cho thế giới trước một đại dịch.
Đó không phải là vấn đề nếu, mà là vấn đề khi nào.
Đó là điều họ nói với chúng ta.
Điều đó không đúng.
Khả năng một tác nhân gây bệnh nhảy từ tự nhiên sang con người thực sự là khá xa vời vì những lý do mà tôi đã mất nhiều thời gian để nhận ra, nhưng bây giờ tôi đã hiểu rõ ràng.
Các tác nhân gây bệnh không nhảy từ động vật sang con người một cách dễ dàng vì đó không phải là một cú nhảy dễ dàng, đúng không?
Họ phải thực hiện hai trò lừa và phải làm điều đó một cách nhanh chóng để nó có hiệu quả.
Trò lừa đầu tiên là họ phải thực sự lây nhiễm cho một con người.
Trò lừa thứ hai là trước khi con người đó chết hoặc hồi phục, họ phải học cách nhảy sang một con người thứ hai.
Đó không phải là một trò lừa dễ dàng.
Vì vậy, những gì con người đã làm là họ đã bắt đầu tăng tốc quá trình đó trong các phòng thí nghiệm, nơi cố gắng tạo ra những sinh vật gây bệnh cao này có khả năng lây nhiễm cho con người với mục đích tạo ra vũ khí.
Vì vậy, những gì đã xảy ra ở Vũ Hán, tôi tin rằng, là có một trường hợp mà một số thợ mỏ Trung Quốc đang làm việc trong một mỏ đầy dơi, họ thực sự đang xúc phân dơi ra khỏi mỏ này.
Sáu người trong số họ bị ốm và ba người trong số đó đã chết.
Không ai trong số họ làm cho người khác bị ốm.
Và tất cả họ đều bị tổn thương vì họ đã hít phải bụi trong mỏ, điều này khiến họ dễ bị tổn thương.
Nhưng thực tế là sáu thợ mỏ bị ốm vì một loại virus trong mỏ này đã cho những người tại Viện Virus học Vũ Hán, những người có liên hệ trực tiếp với một số nhà nghiên cứu Mỹ, biết rằng, “Aha, có một loại virus trong một cái hang ở tỉnh Vân Nam.”
Và virus đó đã biết một trong hai trò lừa.
Nó có thể lây nhiễm cho con người.
Những gì chúng ta cần làm là tìm loại virus đó và tăng cường nó để chúng ta có một loại virus có thể lây lan giữa người với người.
Tại sao họ lại muốn một loại virus có thể lây lan giữa người với người?
Bởi vì họ là một phần của chương trình vũ khí bí mật.
Được rồi.
Bây giờ, nếu điều đó nghe có vẻ vô lý với bạn và tôi có thể tưởng tượng rằng điều đó sẽ như vậy, tôi có thể tưởng tượng bản thân mình năm năm trước nghĩ rằng điều đó nghe thật sự vô lý và hoang tưởng, thành thật mà nói.
Tôi sẽ gợi ý mọi người đọc cuốn sách gần đây nhất của Robert F. Kennedy Jr. Nó có tên là “Sự Che Đậy Ở Vũ Hán,” trong đó ông khám phá rất sâu về chương trình vũ khí này và khả năng liên kết của nó với SARS-CoV-2.
Cũng đáng để đọc cuốn sách mà ông đã viết trước đó, “Anthony Fauci Thật.”
Khi một người hiểu rằng lý do mà Anthony Fauci là nhân viên liên bang được trả lương cao nhất ở Mỹ, không ai sánh bằng, là vì ông ta đứng đầu một chương trình vũ khí được ngụy trang dưới dạng chương trình sức khỏe cộng đồng.
Đúng vậy, Anthony Fauci là người mà tôi thấy trên TV đưa ra lời khuyên cho chúng ta về những gì cần làm trong đại dịch này.
Ông ấy là người đó.
Ông ấy giống như một cố vấn y tế.
Cố vấn y tế, nhưng điều thú vị là Anthony Fauci có phần lớn trách nhiệm trong nghiên cứu tăng cường chức năng đã tạo ra virus ngay từ đầu, khiến nó trở thành một tác nhân gây bệnh ở người.
Làm thế nào chúng ta biết điều đó?
Bởi vì bây giờ chúng ta biết rằng đã có một lệnh cấm nghiên cứu tăng cường chức năng ở Mỹ và Anthony Fauci đã tham gia vào nỗ lực chuyển giao công việc cho Ralph Baric, một nhà nghiên cứu người Mỹ, vẫn là một nhà nghiên cứu người Mỹ, cùng với các đối tác của ông ở Viện Virus học Vũ Hán, trong đó Zhijian Li là người chính.
Vì vậy, những gì họ đã làm là lách luật cấm được ban hành ở Mỹ, tôi tin rằng vào năm 2015, do những lo ngại rất thực tế rằng một virus có thể thoát ra từ nghiên cứu tăng cường chức năng.
Họ đã chuyển giao công việc đó cho Viện Virus học Vũ Hán để công việc có thể tiếp tục.
Đó là công việc của Anthony Fauci.
Bằng cách nào đó, ông ấy lại ở trong vị trí vừa tài trợ vừa thúc đẩy nghiên cứu tạo ra virus, và sau đó ông ấy lại là người được hỏi ý kiến về những gì chúng ta nên làm với nó.
Đó là một sự trùng hợp rất kỳ lạ, và nó đã diễn ra rất tồi tệ cho hành tinh Trái Đất.
Tại sao Anthony Fauci lại chuyển giao công việc đó cho Trung Quốc, mà tôi coi là một trong những kẻ thù chính của Mỹ?
Đúng vậy, đó là một câu hỏi tuyệt vời. Tôi không biết câu trả lời cho điều đó.
Bạn sẽ không muốn Trung Quốc có thông tin đó. Nó giống như việc phát triển bom hạt nhân ở Nga hay điều gì đó.
Thực ra, tôi nghĩ rằng những người như bạn và tôi, chúng ta không hiểu.
Chúng ta nghĩ rằng Trung Quốc là một quốc gia, và Mỹ là một quốc gia, và rằng những quốc gia này là đối thủ của nhau.
Chúng tôi không hiểu rằng thực tế Hoa Kỳ, mặc dù là một quốc gia, nhưng cũng là một tập hợp các phe phái, và những phe phái đó không đồng ý với nhau. Một phe phái đã quyết định cấm nghiên cứu chức năng tăng cường. Một phe phái khác đã quyết định, “Ôi không, bạn không thể làm vậy, và chúng tôi biết cách để thực hiện điều đó,” và họ đã hợp tác với một phe phái nào đó của thực thể Trung Quốc bên kia bờ biển. Nếu tôi nghĩ về cách mà nước Mỹ nhìn từ bên ngoài, tôi có thể tưởng tượng mọi người nói về, “Ôi, người Mỹ đang làm điều này,” nhưng nếu bạn đang nói về những gì chính quyền Biden đang làm, bạn không đang nói về tôi. Chính quyền Biden không ở trong đội của tôi. Tôi đảm bảo với bạn điều đó. Vì vậy, vấn đề là, chính quyền Biden là đối thủ của tôi. Người Mỹ là một tập hợp các đối thủ, tôi có nghĩa là, theo một nghĩa nào đó, nhưng tôi không biết tại sao chúng ta lại chuyển giao nghiên cứu vũ khí sang Trung Quốc. Tôi không biết rằng không có một sự hợp tác giữa các thực thể mà có liên quan nhiều hơn đến sự phát triển của các sự kiện mà đơn giản không có một cái tên mà tôi có thể nhận ra. Nhưng bằng cách nào đó, chúng ta biết rằng chúng ta đã làm điều đó. Chúng ta biết rằng nghiên cứu đã bị cấm ở đây, và chúng ta biết Ralph Barrett đã đào tạo Zhijing Li về cách thực hiện các kỹ thuật, bao gồm những gì ông ấy gọi là chỉnh sửa no-seum. Đó là những chỉnh sửa mà bạn không thể nhìn thấy. Tại sao một nhà sinh học quan tâm đến việc nghiên cứu các tác nhân gây bệnh để làm cho mọi người khỏe mạnh hơn lại quan tâm đến việc bạn có thể thấy các chỉnh sửa của họ hay không? Liệu có thể không phải là trường hợp rằng Fauci đã chuyển dự án nghiên cứu chức năng tăng cường sang Trung Quốc, hoặc đã tham gia vào điều đó? Bởi vì ông ấy muốn tìm hiểu, ông ấy muốn hiểu rõ hơn về những tác nhân gây bệnh, những virus này, để chúng ta có thể thực hiện các thí nghiệm trên chúng nhằm hiểu rõ hơn để tìm ra cách phòng ngừa chúng. Đây chính xác là những gì họ nói với bạn. Tôi là một nhà sinh học. Có thể tôi ngu ngốc, nhưng câu chuyện đó không có ý nghĩa gì với tôi. Bạn sẽ tạo ra một virus mới từ một tổ tiên mà bạn đã lấy ra từ một cái hang ở tỉnh Vân Nam mà bạn đã tăng cường theo một cách nào đó mà bạn đã quyết định tăng cường nó.
Nó không nói về một loại virus nào đó sẽ nhảy ra từ tự nhiên theo ý muốn của nó. Nó nói về loại virus mà bạn vừa tạo ra.
Điều này không hợp lý từ quan điểm nâng cao sức khỏe con người vì hai lý do. Thứ nhất, không có bằng chứng nào chứng minh rằng nghiên cứu như vậy đã mang lại bất kỳ lợi ích nào cho chúng ta trong việc chống lại các tác nhân gây bệnh.
Không có trường hợp nào mà chúng ta đã thấy điều đó. Những gì chúng ta có là nhiều trường hợp rò rỉ các tác nhân gây bệnh từ các phòng thí nghiệm nghiên cứu chúng.
Chúng ta chỉ có một so sánh đơn giản. Xác suất nếu bạn nghiên cứu một loại virus mà bạn lấy ra từ một cái hang nào đó là bạn sẽ tìm ra điều gì đó hữu ích thực sự giúp ích cho chúng ta?
Chắc chắn điều đó đã không xảy ra với COVID. Xác suất rất thấp. Xác suất rằng những thứ sẽ rò rỉ từ phòng thí nghiệm của bạn và gây ra một đại dịch toàn cầu? Thực sự là khá cao.
Tôi chỉ tưởng tượng các nhà khoa học trong phòng thí nghiệm sẽ lấy một mẫu của nó. Họ sẽ đưa nó vào phòng thí nghiệm. Họ sẽ bắt đầu phân tích nó. Họ có thể bắt đầu thực hiện các bài kiểm tra để xem nó phản ứng như thế nào với một số thứ nhất định.
Và rồi, bạn biết đấy, không phải lỗi của họ, có thể nó đã bị rò rỉ.
Được rồi, nhưng hãy xem điều đó đã diễn ra như thế nào. Chúng ta có một số nhà nghiên cứu gen kéo một loại virus ra từ một cái hang và tăng cường nó để nó trở thành một tác nhân gây bệnh truyền nhiễm ở người.
Họ nên, lý thuyết mà nói, trong quá trình nghiên cứu, đã tìm ra thông tin sẽ cho chúng ta biết phải làm gì nếu một tác nhân như vậy bao giờ đó thoát ra ngoài, mà nó đã xảy ra vì họ đã mất kiểm soát nó.
Vậy, họ đã nói gì với chúng ta? Họ đã nói đừng sử dụng ivermectin, đừng sử dụng hydroxychloroquine, rằng điều bạn nên làm là chờ ở nhà cho đến khi môi bạn chuyển sang màu xanh.
Sau đó, bạn nên đến để nhận sự giúp đỡ y tế.
Bây giờ, điều đó sai ở mọi khía cạnh.
Điều đúng đắn nên làm là cho phép các bác sĩ xem xét các bệnh nhân đến văn phòng của họ và tìm ra cách điều trị cho họ.
Những bác sĩ đó lẽ ra nên nói với tất cả những người này rằng họ có vẻ bị bệnh do một tác nhân gây bệnh hô hấp. Có khả năng cao rằng đó là một virus RNA. Họ có thể đã nhanh chóng xác định rằng đó là một virus RNA.
Bạn biết điều gì có tác dụng với tất cả các virus RNA không? Ivermectin.
Sau đó, họ có thể đã điều trị và họ sẽ thấy, ôi, ivermectin có tác dụng với COVID nếu bạn sử dụng nó rất sớm, nếu bạn sử dụng với liều lượng đủ và nếu bạn sử dụng cùng với chất béo.
Các bác sĩ lẽ ra đã tự tìm ra điều đó. Thay vào đó, những gì chúng ta nhận được là một thông điệp từ chính những người đã tham gia vào việc chuyển giao nghiên cứu này ra nước ngoài, ostensibly để tìm cách đối phó với COVID, những người sau đó đã đưa cho chúng ta chính xác những lời khuyên sai lầm.
Vậy họ đã làm gì? Chà, họ đã nói với chúng ta rằng con đường thoát khỏi điều này là một loại vaccine.
Những gì họ cung cấp không phải là vaccine. Đó là một liệu pháp gen.
Chúng ta được thông báo rằng liệu pháp gen này ngăn chặn sự co thắt và lây truyền COVID, và điều đã xảy ra là họ đã biến mọi người nghi ngờ về sự an toàn hoặc hiệu quả hoặc cả hai của những phương pháp điều trị này thành những kẻ xấu.
Và cuối cùng, điều đó không hiệu quả. Vì vậy, đây là lý do tại sao tôi nói rằng câu chuyện COVID chẩn đoán hệ thống.
Nếu bạn nghĩ, và một người có thể hoàn toàn có quyền nghĩ, rằng, ôi, tôi chắc chắn rằng chúng ta đang nghiên cứu virus để bảo vệ mọi người và rằng nó sẽ cho chúng ta biết điều gì nên làm nếu nó bao giờ nhảy vào con người.
Chúng ta đã có một bài kiểm tra hoàn hảo về việc điều đó hoạt động tốt như thế nào. Mọi thứ họ nói với chúng ta đều sai và đảo ngược.
Nếu bạn đã tiêm cái mà họ gọi là vaccine, bạn đã đặt mình vào nguy hiểm.
Nếu bạn phớt lờ lời khuyên của họ và bạn sử dụng ivermectin và hydroxychloroquine và bạn sử dụng nó sớm và bạn sử dụng với số lượng đủ, nó thực sự rất hiệu quả và thực sự làm cho căn bệnh này hoàn toàn có thể quản lý được cho hầu hết mọi người.
Vì vậy, chúng ta đã thấy họ đã làm tốt như thế nào. Họ đã thất bại hoàn toàn.
Bạn có nghĩ rằng có một ý định xấu xa nào đó ở đâu đó không? Bởi vì khi mọi người nghe những câu chuyện này, họ, và vì người bình thường không biết cách mà các hệ thống trên họ hoạt động, họ có xu hướng nghĩ rằng đây giống như một nhóm Illuminati tập hợp lại quyết định rằng điều này sẽ xảy ra và thực hiện kế hoạch này cho một số người nào đó. Bởi vì những người này, bạn biết đấy, là một nhóm người xấu, mà mọi người thường gọi là họ muốn gây hại và họ muốn kiểm soát chúng ta. Đó là kiểu câu chuyện âm mưu. Tôi không biết điều gì thúc đẩy những người như vậy. Dự đoán của tôi là hầu hết những người tham gia vào các chương trình đã gây ra rất nhiều tổn hại nghĩ rằng họ đang làm điều đúng đắn. Tuy nhiên, tôi không nghĩ điều đó đúng với tất cả họ. Tôi không nghĩ điều đó đúng với Anthony Fauci. Bạn không nghĩ ông ấy nghĩ rằng ông ấy đang làm điều đúng đắn? Tôi nghĩ ông ấy biết mình là một người liên quan đến vũ khí và khi bạn là một người như vậy, bạn sẽ tự nhiên cảm thấy thoải mái với việc hủy diệt con người. Đó là công việc của bạn. Bạn đang cố gắng tạo ra những thứ hủy diệt con người và tôi không biết cảm giác như thế nào khi có một công việc như vậy. Tôi chưa bao giờ có một công việc như thế. Nhưng dự đoán của tôi là có một cơ chế để biện minh cho những điều ghê tởm nếu công việc của bạn là lên kế hoạch hủy diệt người khác. Bây giờ bạn nêu điều này như một mối quan tâm, như một trong những mối quan tâm chính của bạn, vì tôi đoán bạn nghĩ rằng chúng ta chưa học được bài học nào từ điều này? Không, chúng ta chưa học. Tôi nghĩ mọi thứ đang bị đảo ngược một chút ở Anh. Ở Mỹ, có nhiều cuộc thảo luận rộng rãi về những tổn hại mà các loại vắc xin được gọi là đã gây ra, nhưng câu hỏi về các loại thuốc tái sử dụng, câu chuyện đó vẫn chưa được công bố. Mọi người vẫn nghĩ rằng ivermectin và hydroxychloroquine không hiệu quả và chưa bao giờ hiệu quả cho COVID. Tôi nghĩ câu chuyện này nói chung là ngược lại, rằng những tổn hại từ vắc xin vẫn còn là điều cấm kỵ ở Anh và có nhiều sự chấp nhận hơn đối với các loại thuốc tái sử dụng.
Nhưng thực sự, điều chúng ta cần là một cuộc khám phá không giới hạn về những gì đã xảy ra, bất kể đó là gì. Có thể tôi đã hiểu sai tất cả và có thể điều đó sẽ được làm sáng tỏ trong một cuộc điều tra.
Nhưng chúng ta cần xem xét nguồn gốc virus, chính xác là điều đó đã xảy ra như thế nào. Chúng ta cần xem xét những gì đã được thực hiện, cuộc đảo chính mà y tế công cộng đã thực hiện chống lại y học, trong đó các chỉ thị về cách điều trị bệnh nhân được đưa xuống từ trên cao thay vì quy trình y tế bình thường mà các bác sĩ tự tìm ra cách điều trị cho bệnh nhân của họ dựa trên kinh nghiệm và chia sẻ những hiểu biết của họ.
Và chúng ta cần nói về những gì đã xảy ra, những liệu pháp gen này đến từ đâu, những gì đã được hiểu về mối nguy hiểm, và làm thế nào mà chúng ta điều trị tất cả những người đã thực hiện chính xác những gì họ được yêu cầu làm và đã có cuộc sống bị ảnh hưởng hoặc mất đi vì những chấn thương mà họ không được thông báo là có thể xảy ra.
Bạn có lo ngại rằng nếu có một đại dịch bùng phát ngay bây giờ, mọi người sẽ trở nên không tin tưởng vào các tổ chức đến mức chúng ta không thể truyền đạt bất kỳ loại chỉ dẫn nào cho xã hội rộng lớn không?
Chúng ta sẽ không thể nói cho họ biết nên dùng thuốc gì. Chúng ta sẽ không nói với họ phải phong tỏa. Chúng ta sẽ không thể nói với họ hầu như bất cứ điều gì.
100%. Đó sẽ là một cơn ác mộng tuyệt đối. Nhưng điều chúng ta có mà chúng ta không có vào năm 2020 là một nhóm lớn, tận tâm các nhà bất đồng chính kiến, nhiều người trong số họ đã mất việc, những người đã tìm ra cách điều trị bệnh, những gì mà nó có nghĩa về mặt y tế, những tác hại của vaccine là gì,
làm thế nào để giảm thiểu chúng. Và chúng ta có một nhóm người khác đã có thể đạt được tiến bộ xuất sắc trong câu hỏi về nguồn gốc của điều này và quy trình đã tạo ra nó.
Vì vậy, tôi đoán một mặt, đúng là sự không tin tưởng vào các tổ chức sẽ khiến một đại dịch thực sự, nếu điều đó xảy ra, trở thành một cơn ác mộng. Mặt khác, chúng ta có những người thực sự xứng đáng với niềm tin của chúng ta.
Nhưng tôi sẽ nói một điều khác. Vào năm 2020, tôi đã ở đâu đó trong dòng chính về mức độ lo ngại của mình đối với các đại dịch zoonotic. Nhìn vào những gì đã xảy ra trong thời gian COVID, tôi đã hiểu rằng thế giới không nguy hiểm như chúng ta nghĩ về mặt này. Ngay cả những câu chuyện mà chúng ta nghĩ là mình biết, như cúm Tây Ban Nha, hóa ra không có nghĩa như chúng ta đã nghĩ.
Cúm Tây Ban Nha chủ yếu là một vết thương tự gây ra. Đúng là có một loại cúm đã lưu hành. Nhiều người đã chết do viêm phổi do vi khuẩn xảy ra sau cúm đó, mà hiện tại chúng ta có thể điều trị bằng kháng sinh, và nhiều thiệt hại đã xảy ra.
Thực tế, điều khiến mọi người hoảng sợ rất nhiều là những người trẻ, khỏe mạnh lại bị mắc bệnh. Tại sao? Bởi vì họ đã được cho dùng liều lượng lớn aspirin mà ngày nay sẽ được hiểu là có thể gây chết người.
Vì vậy, tôi không tin rằng câu chuyện về cúm Tây Ban Nha là những gì chúng ta đã nghĩ. Trong sự vắng mặt của một câu chuyện như vậy, nhân loại thường xuyên phải đối mặt với một đại dịch đáng sợ đến mức nào? Câu trả lời là rất hiếm, và mức độ mà con người làm cho nó tồi tệ hơn chứ không phải tốt hơn là đáng kể.
Vậy chúng ta có thể chờ đợi năm năm trong khi tìm hiểu sự thật về những gì đã xảy ra trong thời gian COVID không? Có, chắc chắn chúng ta có thể chờ đợi. Khả năng xảy ra một sự kiện như năm 1918 trong hiện tại là rất, rất thấp, và khả năng của chúng ta để đối phó với nó thì tốt hơn nhiều.
Brett, chúng ta đã dành nhiều thời gian để nói về những mối quan tâm vĩ mô và những vấn đề lớn. Thật thú vị vì khi tôi ngồi xuống với bạn, có hai điều tôi muốn nói đến, đó là những vấn đề vĩ mô, nhưng cũng muốn có một sự hiểu biết rõ ràng hơn về cách mà sinh học của chúng ta, sinh học tiến hóa và thế giới mà chúng ta đang sống không còn phù hợp với nhau, để từ đó trong cuộc sống hàng ngày, trong năm tới, khi tôi điều hướng cuộc sống của mình, những quyết định tôi đưa ra về thực phẩm, bạn bè, mối quan hệ, những quyết định hàng ngày, tôi có thể làm cho chúng tốt hơn.
Trong khía cạnh đó, bạn có thể cho tôi một số lời khuyên về cách tôi có thể sống một cuộc sống tốt hơn không? Bởi vì bây giờ tôi đã nhận thức được bức tranh lớn, phần lớn trong số đó, nhưng trong cuộc sống hàng ngày, tôi có thể làm những gì để sống một cuộc sống hạnh phúc và khỏe mạnh hơn?
Sự thay đổi chính mà bạn có thể thực hiện, và không ai trong chúng ta có thể làm điều này một cách hoàn hảo. Thế giới không cho phép điều đó. Nhưng chúng ta được thiết kế một cách tuyệt vời cho một thế giới mà chúng ta không còn sống trong đó nữa.
Bạn không thể tưởng tượng được thiết kế của bạn tốt như thế nào vì giao diện thiết kế của bạn hoạt động không tốt với thế giới hiện đại. Và vì vậy, nó có vẻ như tiến hóa, vâng, nó đã làm khá tốt với những gì nó được tạo ra, nhưng nó đã bỏ lỡ thị trường ở nhiều khía cạnh.
Những gì bạn nên làm là ăn những thứ trông giống như những gì tổ tiên của bạn đã ăn. Đó có phải là chế độ ăn kiêng thịt không? Không. Nhưng nó cũng không phải là chế độ ăn chay. Đó là một chế độ ăn có những thứ này trong tỷ lệ hợp lý, không bị pha trộn bởi những thứ mới lạ như dầu hạt.
Dầu hạt là những chất bôi trơn được tái chế một cách kỳ lạ mà mọi người đã phát hiện ra rằng có thể bán như thực phẩm và sau đó được đóng gói như thể chúng tốt cho tim mạch. Đó là điều ngược lại với sự thật.
Dầu ô liu không phải là dầu hạt. Dầu bơ không phải là dầu hạt. Những thứ đó là an toàn. Tại sao? Bởi vì bạn đang ăn dầu từ thịt của một loại trái cây, không phải từ hạt. Cây cối không muốn bạn ăn hạt của chúng. Cây cối sinh sản bằng cách giữ cho hạt của chúng không bị ăn.
Vì vậy, việc sử dụng chất tẩy rửa để chiết xuất độc tố từ dầu hạt không phải là một quá trình an toàn. Vì vậy, trong bất kỳ trường hợp nào, việc ăn những thứ có lý, những thứ không bị pha trộn mà trông giống như thực phẩm thực sự mà tổ tiên của bạn đã ăn sẽ giúp bạn khỏe mạnh hơn rất nhiều.
Nhận ra rằng, nói chung, một trạng thái sức khỏe là trạng thái mà bạn không bị gián đoạn cho đến rất muộn trong cuộc đời. Cơ thể của bạn được xây dựng để hoạt động. Nó được xây dựng để tự sửa chữa.
Vitamin D, đó là một lĩnh vực mà thực sự bạn có thể đang thiếu và bạn nên điều chỉnh cho nó. Nhưng nhìn chung, sức khỏe không đến từ thuốc viên. Có những loại thuốc đáng để sử dụng khi có điều gì đó đã sai xảy ra mà đây là một phương thuốc thích hợp.
Nhưng nhìn chung, cách suy nghĩ mà trong đó mọi người được kê statin chỉ vì một con số nào đó trên biểu đồ của họ gợi ý cho ai đó rằng họ đang gặp nguy hiểm. Điều này thật vô lý, và nó không có cơ sở.
Nếu bạn nhìn vào bằng chứng, chúng ta đã gây hại cho mọi người với statin, đúng không? Số người được hưởng lợi từ chúng là rất nhỏ. Số người được bán statin là rất lớn.
Và sau đó bạn có thể mở rộng logic này sang những thứ khác. Bạn đã được lập trình bao nhiêu cho thế giới này và bạn có thể phục hồi mối quan hệ với những người khác và với môi trường bao nhiêu mà đơn giản chỉ phù hợp với những gì tổ tiên của bạn đã làm, đúng không?
Tôi có hai câu hỏi cuối cùng cho bạn, nếu bạn không phiền. Một trong số đó đã được đề cập đến, nhưng không hoàn toàn rõ ràng, đó là, chờ đã, chúng ta chắc chắn không được đề cập đến, nhưng nó nằm giữa những dòng mà bạn đã nói về mối quan hệ và khiêu dâm.
Chúng ta đang sống trong một thế giới mà nhờ vào các màn hình và tất cả những thứ này, chúng ta có thể tiếp cận những mối quan hệ lãng mạn nhân tạo và sự kích thích thông qua các màn hình mà trẻ 11 tuổi có trong túi.
Câu hỏi của tôi là, khiêu dâm có xấu cho chúng ta không?
Đó là một thảm họa không thể chối cãi, nhưng tôi sẽ nói điều đó với một điều kiện. Tôi không phản đối nội dung khiêu dâm. Con người có một mối quan hệ rất lâu dài với nội dung khiêu dâm, và tôi không nghĩ rằng có gì sai trái với nội dung khiêu dâm.
Vấn đề là chính khiêu dâm, và tôi biết rằng tôi không nên định nghĩa nó, nhưng tôi sẽ làm vậy.
Khiêu dâm là nội dung khiêu dâm, với động cơ sản xuất nó là lợi nhuận.
Vậy điều đang xảy ra là những người làm khiêu dâm đang chuyển giao tài sản của chúng ta cho họ, và tôi không chỉ nói đến tiền bạc.
Và lý do mà điều này mang tính săn mồi là vì việc nuôi dưỡng trẻ sơ sinh rất tốn kém đến nỗi không người phụ nữ nào có sự lựa chọn lại quyết định nuôi một đứa trẻ một mình nếu cô ấy có thể có một người bạn đồng hành cùng tham gia vào việc đó.
Vì vậy, phụ nữ được hình thành để tránh những cuộc tình không đi kèm với cam kết. Họ đã bị thuyết phục bởi sự hiện đại rằng điều đó không tinh vi, rằng đó là sự áp bức của nam giới, bất kể nó có thể là gì.
Nhưng sự thật là, chúng ta đã tiến về phía phụ nữ hành xử như nam giới ở mức tồi tệ nhất thay vì nam giới hành xử như phụ nữ ở mức tốt nhất, và đó là một sai lầm.
Vì vậy, bạn không muốn có những mối quan hệ, đặc biệt là những mối quan hệ liên quan đến những vấn đề mạnh mẽ nhất. Một tương tác tình dục giữa con người gần như là điều gần gũi nhất mà bạn có thể có.
Và bạn không muốn mối quan hệ đó trở thành một chế độ săn mồi nào đó mà bạn có vì, tôi không biết, những hoàn cảnh tổ tiên mà thực sự thường ghê gớm và không thể quên.
Hiếp dâm và những thứ như vậy.
Chính xác. Vậy điều chúng ta thực sự nên mong muốn là một xã hội thực sự khiến nam giới tìm thấy mặt khác của chính mình, đó là một mặt đầu tư, quan tâm và tử tế.
Đó không phải là một ý tưởng hay. Bạn không muốn có một cuộc chạy đua vũ trang. Tình dục không phải là một điều gì mới mẻ. Đó không phải là một công nghệ mà chúng ta đang cố gắng tìm hiểu xem nó sẽ đi đến đâu.
Đây là một điều cổ xưa, và chúng ta đang phá hủy nó trong một cuộc chạy đua kinh tế rất tồi tệ cho những người tiêu thụ những thứ này. Và điều đó thực sự tồi tệ cho xã hội.
Nó khiến mọi người không muốn có bạn đời vì khi họ bắt đầu một mối quan hệ tình dục, họ có thể phát hiện ra rằng bạn đời của họ có thể bạo lực, bởi vì, ý tôi là, đây là khía cạnh ẩn giấu của vấn đề này.
Con người tìm hiểu về tình dục phần lớn thông qua việc quan sát những con người khác. Đó là điều tự nhiên. Thực tế, trong các xã hội săn bắn hái lượm, chúng ta biết rằng, dù nghe có vẻ kỳ quặc, trẻ em học về tình dục vì chúng sống cùng với cha mẹ và có thể đang nửa tỉnh nửa ngủ, vì vậy chúng quan sát được điều gì đó thực sự.
Vì vậy, con người được xây dựng để học điều này thông qua một loại quan sát và suy diễn nào đó. Nhưng nếu các cảm biến của bạn bị bão hòa với những tương tác tình dục giả mạo được thiết kế để thu hút sự chú ý của bạn thay vì những tương tác tình dục thực sự xảy ra giữa con người, thì điều đó sẽ làm hỏng toàn bộ hiểu biết của bạn về những gì bạn nên làm.
Và sau đó, chúng ta có những robot hình người AI cùng lúc. Trong cuộc đời của chúng ta, sẽ có một câu chuyện mới xuất hiện và nó sẽ mô tả một cộng đồng rất lớn với hàng triệu đàn ông và có thể cả phụ nữ nữa, những người đang có mối quan hệ cam kết với một robot hình người, người đang làm cho họ cảm thấy thoải mái theo mọi cách đúng đắn và đang có quan hệ tình dục với họ mà không gây ra bất kỳ vấn đề gì, và khẳng định mọi điều họ muốn nghe và giúp họ trong việc nhà.
Ôi, điều tồi tệ nhất bạn đã nói là khẳng định mọi điều họ muốn nghe.
Đúng vậy. Nhưng bạn chỉ cần nghĩ về điều gì đang ngăn cản họ làm điều đó và điều duy nhất ngăn cản bạn làm điều đó, thành thật mà nói, nếu tôi hoàn toàn trung thực, là sự kỳ thị. Và sự kỳ thị, khi chúng ta nhìn lại lịch sử, sẽ biến mất trong một khoảnh khắc khi đủ người bắt đầu làm điều đó.
Vâng. Và chúng ta đã thấy điều này với phim khiêu dâm.
Vâng. Tất nhiên rồi. Trước đây nó từng có một sự kỳ thị.
Ôi Chúa ơi. Nó đã có một sự kỳ thị lớn và bây giờ mọi người chỉ nói về nó như thể không có gì cả.
Vâng.
Và bạn hoàn toàn đúng. Nhưng ý tôi là, có thể tôi có một mối quan hệ tuyệt vời. Thực sự, tôi biết tôi đã kết hôn với người đúng, điều này thật kỳ lạ vì tôi gặp cô ấy khi tôi 16 tuổi.
Wow.
Vâng.
Thật tuyệt vời.
Nhưng điều đó cho tôi biết một điều gì đó vì mặc dù tôi biết rằng tôi đang ở bên người đúng và tôi có thể nhìn lại quá khứ của mình và hiểu vai trò quan trọng mà nó đã chơi trong mọi điều tốt đẹp về cuộc sống của tôi, nhưng không đơn giản.
Bạn không muốn nó đơn giản.
Vâng.
Bạn không muốn một con robot xinh đẹp nói cho bạn những gì bạn muốn nghe. Điều đó sẽ phá hủy cuộc sống của bạn. Đúng không?
Ý tôi là, hãy lấy một phép ẩn dụ hoàn hảo.
Nếu tôi nói với bạn, này, bạn có muốn cảm thấy thật tuyệt vời mọi lúc không?
Thật hấp dẫn.
Ôi, thật hấp dẫn. Nhưng đó cũng giống như những gì cocaine làm, đúng không?
Nó chỉ kích hoạt trung tâm khoái cảm mà không cần phải đi kèm với thành công hay bất cứ điều gì.
Nó phá hủy cuộc sống của bạn. Nếu bạn thực sự sa vào những thứ đó, bạn sẽ phản bội mọi giá trị mà bạn có chỉ để duy trì cảm giác phê.
Vì vậy, đây là điều tương tự. Bạn không muốn một con robot sexy, xinh đẹp làm cho bạn cảm thấy tuyệt vời về bản thân vì bạn sẽ trở thành con số không.
Cuộc đấu tranh là quan trọng.
Vâng, nó quan trọng, đó là lý do tại sao sự đau khổ không phải là điều mà chúng ta nên cố gắng chữa trị.
Và điều đó đưa tôi đến câu hỏi cuối cùng mà tôi định hỏi bạn trong hai câu hỏi, đó là về những gì mà các bậc phụ huynh đang làm sai.
Bởi vì tôi sẽ trở thành một bậc phụ huynh vào một thời điểm nào đó. Tôi 31 tuổi, tôi và bạn đời đã bắt đầu cố gắng có con và em trai tôi lớn hơn tôi một tuổi.
Anh ấy có ba đứa trẻ dưới sáu tuổi và tôi đang cố gắng điều hướng những lời khuyên hoặc những điều rất cơ bản mà tôi nên suy nghĩ khi làm cha mẹ.
Tôi rất vui vì bạn đã hỏi tôi điều đó.
Tại sao?
Bởi vì tôi có một số lời khuyên thực sự hữu ích.
Được rồi.
Và, bạn biết đấy, nhìn này, tôi đã mắc sai lầm với các con của mình và tôi biết phần lớn những sai lầm đó là gì. Có thể tôi chưa biết hết tất cả, nhưng tôi cũng nghĩ rằng Heather và tôi đã làm rất tốt và các con của chúng tôi chứng minh điều đó.
Trẻ em được sinh ra để được nuôi dưỡng đúng cách.
Trẻ em không mong manh theo nghĩa là bạn sẽ mắc nhiều lỗi. Bạn sẽ la mắng chúng khi không nên. Bạn sẽ làm đủ thứ mà bạn không nên làm.
Điều đó không làm hỏng trẻ em.
Tỷ lệ tín hiệu trên tiếng ồn là điều bạn cần tập trung vào, đúng không?
Nói chung, bạn muốn những thành công của mình, những điều bạn làm đúng, vượt trội hơn những điều bạn mắc lỗi, để chúng có thể hiểu được, đúng không?
Mục đích của chúng không phải là để lừa bạn. Không phải để tránh quyền lực của bạn.
Chúng đang cố gắng tìm ra cách để tồn tại trong thế giới này và nhiệm vụ của bạn với tư cách là một bậc phụ huynh là phản chiếu thế giới mà chúng sẽ sống, đúng không?
Để làm điều đó theo cách mà chúng có thể nhận được thông điệp, để chúng có thể trở thành, bạn không muốn có một đứa trẻ hoảng loạn khi phải đối mặt với nguy hiểm và mất bình tĩnh.
Điều đó không hữu ích. Điều đó có thể khiến bạn gặp nguy hiểm. Điều bạn muốn là một người mà khi họ đối mặt với điều gì đó thách thức, sẽ mang đến những công cụ phù hợp.
Vì vậy, bạn sẽ làm gương cho chúng và bạn sẽ tạo ra một thế giới trong đó những loại thách thức đó tồn tại, đúng không?
Ban đầu ở dạng rất thô sơ và sau đó chúng sẽ trở nên tinh vi hơn theo thời gian.
Tất cả đều được thiết kế để hoạt động. Điều bạn muốn làm là không phá hỏng nó, không yêu thích những xu hướng hay niềm tin như, bạn biết đấy, tuổi thơ là thời gian của sự ngây thơ, đúng không?
Bạn nên chơi. Vâng, bạn biết chơi là gì không? Là luyện tập, đúng không?
Vâng, bạn nên chơi. Bạn nên vui vẻ, nhưng bạn nên chơi với những thứ thực sự có liên quan đến những gì bạn muốn trở thành khi lớn lên, đúng không?
Niềm vui bạn có được nên tương quan với những kỹ năng mà bạn sẽ muốn có.
Và dù sao đi nữa, tôi nghĩ chìa khóa là giảm thiểu sự mới lạ trong cuộc sống của chúng càng nhiều càng tốt.
Sự mới lạ mà bạn muốn nói đến là gì?
Những thứ mà họ không có sự chuẩn bị tiến hóa cho.
Màn hình.
Màn hình đứng rất cao trong danh sách.
Tôi sẽ nói với bạn, Heather và tôi biết rất ít về việc nuôi dạy trẻ khi chúng tôi có đứa con đầu lòng và chúng tôi thực sự đã có một cuộc trò chuyện và nói, bạn có biết cách làm điều này không?
Không. Bạn có ở bên những người biết làm điều đó khi bạn còn nhỏ không? Không hẳn. Bạn biết đấy, điều đó đúng với cả hai chúng tôi.
Và vì vậy chúng tôi chỉ quyết định làm theo cách của mình. Một trong những điều chúng tôi đã làm là bắt đầu nói chuyện với đứa trẻ sơ sinh của chúng tôi như thể nó là một sinh viên đại học.
Bạn biết đấy, thật buồn cười khi làm điều đó và nó không có vẻ gì là có hại. Và điều buồn cười là nó thực sự hiệu quả.
Công việc của bạn là nói vượt qua đầu của chúng và sau đó chúng sẽ vươn lên để đáp ứng, đúng không?
Vì vậy, đừng giả định rằng bạn nên gặp con bạn ở mức độ của chúng. Đó không phải là điều bạn nên làm.
Bạn nên nói vượt qua đầu của chúng và sau đó chúng sẽ đến để đáp ứng.
Bạn nên bỏ qua tất cả những điều vô lý mà họ đã nói với các bậc phụ huynh về việc, ôi, bạn sẽ hủy hoại con mình nếu bạn yêu thương chúng quá nhiều, kiểu như vậy.
Tất cả đều là vô nghĩa, đúng không? Bạn được lập trình để biết, bạn nên yêu thương đứa trẻ nhỏ một cách vô điều kiện.
Chúng nên cảm thấy rất, rất an toàn trong điều đó, đúng không?
Đó là điều cho phép chúng đối mặt với thế giới đáng sợ là chúng hoàn toàn an toàn ở nhà.
Và sau đó, đến lúc mà mọi thứ không đơn giản như vậy, bạn biết đấy, đúng không?
Bạn được sinh ra để làm điều này, chúng cũng vậy. Và hệ thống đó hoạt động và điều làm nó bị phá vỡ là những ảnh hưởng mới, đặc biệt là khi bạn có một kẻ đối kháng, đúng không?
Bạn không nên có một kẻ đối kháng. Tổ tiên của bạn, có một số điều mà một đứa trẻ nên ăn.
Không có ai cố gắng lừa con bạn ăn thứ gì đó mà chúng không nên ăn chỉ vì lợi nhuận. Điều đó là mới, đúng không?
Vì vậy, dù sao đi nữa, bạn được sinh ra để làm điều đó. Bạn cũng rất chu đáo, điều này là một công cụ tuyệt vời vì bạn sẽ sống trong một thế giới với những thứ mới lạ.
Cuốn sách của bạn vô cùng quan trọng vì, bạn biết đấy, cho đến khi tôi đọc cuốn sách này, tôi không hiểu rằng hầu như mọi thứ, như bạn nói, đều bắt nguồn từ sinh học tiến hóa của tôi.
Tôi đã nghĩ về sinh học tiến hóa như là, tại sao ngón tay của tôi lại có hình dạng như vậy hoặc bên trong có gì, hay cấu trúc của cơ thể con người là gì?
Nhưng thực sự hiểu rằng mọi thứ từ thực phẩm chúng ta ăn và lý do tại sao nó không phù hợp đến cơn đau lưng mà tôi gặp phải, đến cách mà tôi tạo ra, tại sao tôi có một bạn gái chứ không phải năm bạn gái, và toàn bộ xã hội cùng cách mà nó được cấu trúc và tất cả những thành kiến của tôi đều liên quan đến sinh học tiến hóa của tôi.
Nó cho phép tôi nhìn thế giới qua một lăng kính khác, và tôi từng nghĩ rằng tâm lý học là câu trả lời cho thế giới.
Nhưng sau khi đọc cuốn sách thiết yếu này, tôi giờ đây biết rằng câu trả lời cho thế giới thực sự phần lớn nằm trong sinh học tiến hóa của chúng ta.
Khả năng nhìn thấy tương lai và hiểu quá khứ tồn tại trong sinh học tiến hóa của chúng ta.
Vì vậy, tôi rất khuyến khích mọi người đọc cuốn sách này.
Nó có tên là “Hướng dẫn của một thợ săn hái lượm cho thế kỷ 21, Tiến hóa và những thách thức của cuộc sống hiện đại” của cả Brett và vợ anh ấy, Heather.
Tôi sẽ để liên kết bên dưới để mọi người có thể đọc.
Nó cũng là một cuốn sách bán chạy nhất của New York Times.
Brett, chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, không biết họ sẽ để lại cho ai.
Và câu hỏi được để lại cho bạn là, được rồi.
Tôi có được biết ai đã để lại không?
Bạn sẽ không bao giờ biết trừ khi tất cả những câu hỏi này trở thành thẻ trò chuyện.
Vì vậy, chúng tôi có một bộ cho bạn.
Nếu bạn lật nó lên và quét nó bằng iPhone của bạn, bạn có thể xem ai đã trả lời câu hỏi ở phía bên kia.
Vì vậy, câu hỏi của bạn sẽ trở thành một thẻ và sau đó bạn có thể lật nó lên và quét nó.
Và ở phía bên kia sẽ là người đã trả lời nó.
Nếu bạn có thể quay ngược thời gian để gặp một thành viên trong gia đình khi họ ở độ tuổi như bạn bây giờ, bạn sẽ hỏi họ điều gì?
Wow.
Tôi đoán tôi sẽ hỏi ông tôi, người mà tôi rất thân thiết, người đã có rất nhiều…
Ông ấy có những hy vọng lớn lao cho nhân loại và ông ấy có những nỗi sợ hãi to lớn về những gì chúng ta đang làm sai.
Không phải chi tiết, nhưng ông ấy hiểu rằng sức mạnh của chúng ta để phá hủy thế giới vượt xa trí tuệ của chúng ta về cách quản lý những sức mạnh đó.
Tôi đoán tôi sẽ hỏi ông ấy liệu ông có thể chắc chắn rằng ông thực sự đúng và rằng mức độ nguy hiểm vào năm 2024 sẽ vượt qua cả những lo ngại đáng kể của ông.
Ông ấy có thể làm gì khác đi để cảnh báo?
Đó có phải là điều bạn đang cố gắng làm không?
Vâng, tôi sống theo nguyên tắc sau.
Nếu bạn đang ở trên một chiếc xuồng bị kéo về phía thác nước và khả năng bạn chèo ra khỏi nguy hiểm ngày càng nhỏ dần,
thì không có thời điểm nào mà việc ngừng chèo lại có ý nghĩa.
Bạn không biết những gì bạn không biết và khả năng bạn có thể chỉ vừa thoát khỏi một thảm họa khủng khiếp vì bạn không từ bỏ sự tuyệt vọng
có nghĩa là những gì bạn làm khi mọi thứ trở nên rất nghiêm trọng là bạn gấp đôi nỗ lực và cố gắng hết sức có thể.
Và vì vậy, điều tôi thật sự tin là thời gian rất, rất muộn.
Nhưng theo như tôi biết, thì vẫn chưa quá muộn.
Nếu chúng ta bắt đầu quá trình ngay bây giờ để nhận thức về những gì thực sự gây ra vấn đề của chúng ta, đó là sự đổi mới quá mức.
Sự đổi mới quá mức, nói một cách đơn giản, có nghĩa là tốc độ thay đổi quá lớn so với khả năng thích nghi của chúng ta để theo kịp.
Nếu chúng ta nhận thức được vấn đề đó và nghiêm túc giải quyết nó, tôi tin rằng chúng ta vẫn có thể làm được.
Bạn có hy vọng không?
Hãy nói theo cách này.
Một trong những công cụ mà chúng ta sử dụng trong sinh học tiến hóa để suy nghĩ về quá trình một sinh vật trở thành một loại sinh vật khác được gọi là cảnh quan thích nghi.
Và nó liên quan đến việc suy nghĩ về cơ hội như những đỉnh cao.
Giá trị của một cơ hội là độ cao của đỉnh núi, và những trở ngại để đi từ một đỉnh núi lên một đỉnh cao hơn là những thung lũng. Không có gì đảm bảo rằng chỉ vì bạn đã vào một thung lũng thì bạn sẽ lên được một đỉnh núi ở phía bên kia. Điều đó liên quan đến một chút may mắn và một sự điều hướng cẩn thận, vì nếu đỉnh núi kia ở xa trong mây và bạn lệch đi bốn độ, bạn có thể sẽ bỏ lỡ nó. Vì vậy, mối nguy là có thật. Chúng ta đang bước vào một thung lũng thích ứng. Chúng ta có thể cảm nhận được điều đó. Mọi người đều cảm thấy điều đó. Không có gì đảm bảo rằng chúng ta sẽ thoát ra khỏi nó. Nhưng thực tế là mọi thứ trông rất u ám không có nghĩa là chúng ta không đang di chuyển qua một thung lũng thích ứng để đến một đỉnh núi tốt hơn ở phía bên kia. Vì vậy, có mọi lý do để không từ bỏ và cố gắng thực hiện vai trò của chúng ta trong chương này một cách hiệu quả nhất có thể để tối đa hóa cơ hội rằng chúng ta sẽ đến được chân đỉnh núi kia và có thể để lại cho thế hệ sau một thế giới tốt đẹp như thế giới mà chúng ta đã thừa hưởng hoặc tốt hơn. Và hãy nói theo cách này. Tất cả chúng ta đều đi xem phim và chúng ta xem “Hội Chữ Thập” hoặc bất kỳ bộ sưu tập anh hùng kỳ quặc nào mà chúng ta thấy trên màn hình. Chúng ta cổ vũ cho họ và chúng ta ngưỡng mộ họ. Chúng ta biết chúng ta nên làm gì vào lúc này. Chúng ta nên bước vào chương tiếp theo của cuốn sách và chúng ta nên làm tốt nhất có thể và mang những đặc điểm tốt nhất của mình vào hy vọng rằng mọi thứ sẽ ổn. Và nếu không, chúng ta sẽ đã cố gắng. Và nếu có, chúng ta sẽ nhìn lại giai đoạn u ám này và nói, “Thật tuyệt vời khi chúng ta đã tiếp tục.” Bạn có hy vọng không? Bạn biết không, điều thú vị là, tôi biết câu trả lời cho câu hỏi đó và tôi cũng biết câu trả lời khác cho câu hỏi đó. Vâng, tôi hy vọng. Và chúng ta sẽ thấy câu trả lời cho câu hỏi đó. Ý tôi là, bạn thực sự muốn biết không? Có. Được rồi, vì điều đó phá vỡ bùa chú. Vấn đề là, để khiến mọi người làm những gì họ cần làm để chúng ta có thể thoát khỏi điều này, chúng ta phải tin rằng khả năng thoát khỏi nó còn cao hơn cả khả năng thực tế.
Vì vậy, tôi cảm thấy thoải mái với điều đó.
Nếu những người khác cũng cảm thấy thoải mái với điều đó, thì câu trả lời là, vâng, đây là một thời điểm khá nghiêm trọng.
Chúng ta sẽ cần một chút may mắn, nhưng cách tiếp cận vấn đề này là gì?
Thường thì cách tiếp cận mọi thứ lại mâu thuẫn với cách chúng ta hiểu về chúng.
Tôi không tin vào số phận.
Tôi không nghĩ đó là một điều có thật, nhưng tôi biết rằng việc hành xử như thể bạn tin vào số phận thường rất hữu ích.
Vì vậy, tôi làm như vậy.
Brett, cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn vì sự hào phóng về thời gian của bạn.
Cảm ơn bạn vì sự khôn ngoan, sự trung thực của bạn, và vì tất cả những công việc mà bạn làm trên kênh YouTube của bạn, mà tôi là một fan lớn của những cuốn sách và mọi thứ khác mà bạn làm.
Nếu ai đó muốn tìm bạn, đâu là nơi tốt nhất để đến?
Có phải là trang web của bạn không?
Họ nên tìm podcast Dark Horse.
Dark Horse là một từ.
Họ có thể tìm tôi trên Twitter @brettwinestein.
Chúng tôi cũng có một tài khoản Twitter cho podcast.
Họ có thể mua cuốn sách.
Tôi nghĩ đó là những nơi tốt nhất.
Tôi sẽ liên kết tất cả những điều đó bên dưới để mọi người dễ dàng truy cập trên tất cả các nền tảng.
Vì vậy, cảm ơn bạn rất nhiều, Brett.
Thật là một vinh dự lớn và tôi cảm thấy được khai sáng.
Tôi cảm thấy như mắt tôi đã được mở ra theo nhiều cách và tôi cảm thấy tập trung.
Thật tuyệt khi nghe điều đó.
Đó là một cuộc trò chuyện rất bổ ích.
Perfected đã thực sự gây bão cả nước.
Một loại đồ uống năng lượng xanh nhỏ mà bạn có thể đã thấy xuất hiện qua Tesco hoặc Waitrose.
Họ đã tăng trưởng gần 10.000% trong một khoảng thời gian rất ngắn vì mọi người đã chán ngấy với những loại đồ uống năng lượng không lành mạnh điển hình và họ đang tìm kiếm một sự thay thế.
Perfected là đồ uống mà tôi uống khi ngồi đây làm podcast vì nó giúp tôi tăng cường sự tập trung.
Nó không khiến tôi bị tụt năng lượng, điều mà đôi khi có thể xảy ra nếu tôi có một cuộc trò chuyện kéo dài ba, bốn, năm, sáu giờ với ai đó trên podcast và nó có vị tuyệt vời.
Nó chính xác là những gì tôi đã tìm kiếm về mặt năng lượng.
Đó là lý do tại sao tôi là một nhà đầu tư và đó là lý do họ tài trợ cho podcast này.
Và trong một thời gian giới hạn, Perfected đã dành cho người nghe Diary of a CEO một ưu đãi lớn 40% nếu bạn sử dụng mã code diary40 khi thanh toán.
Đừng nói cho ai biết về điều này.
Và bạn chỉ có thể nhận ưu đãi này trực tuyến trong một thời gian giới hạn, vì vậy hãy chắc chắn rằng bạn không bỏ lỡ.
[Nhạc]
隨著這些問題不斷擴增,人類所面臨的生存威脅數量也在不斷增加。我們必須控制這個問題。生存威脅的擴散意味著我們作為一個物種滅絕的時刻正逐漸逼近。如果這不是讓我們滅絕的原因,那麼其他的因素將會如此。我們必須阻止這一進程。在所有這些緊迫的關注以及生存威脅中,有沒有一個是在你關注清單的最頂端呢?其實它們之間並不完全可以分開。例如,我們在這個國家,以及整個西方世界中,對人為氣候變化一直著迷。我相信你已經注意到了。什麼是人為氣候變化?人為氣候變化是由人類活動驅動的地球平均氣候條件的變化。所以聲稱是二氧化碳捕獲了來自太陽的熱量,導致平均溫度上升。這將影響到,例如,在高海拔以及北極和其他寒冷地區有多少冰能夠存在。這又形成了一種正反饋,因為冰是白色的,能反射太陽的能量回到太空中。因此,越多的冰融化,世界變得越黑,吸收的光越多,變得越暖。這種正反饋確實是值得關注的原因。然而,圍繞全球變暖的日益依賴模型的狂熱,與我們對模型的理解相悖。模型無法在複雜系統中有效地驗證假設。它們不可能。所以我們把這些模型當作如果它們告訴我們將會發生什麼。這在哲學上是不成立的。而且這簡單地也不符合功能科學的基本要求。如果你今天在氣候學領域,試圖發表一篇說人為氣候變化實際上只有我們所擔心的四分之一那樣嚴重的論文,你將會在出版上面臨巨大的困難,並且你會經歷作為學者的生存能力的驚人下降。所以我們可以推斷,可能有許多論文朝著該領域所關心的方向發展,而我們卻缺乏那些可能朝著相反方向發展的論文。因此,當我們總結所有的論文時,說“哦,我的天,所有的論文都說一樣的話,我們陷入了大麻煩”時,這是否是真的因為我們陷入了大麻煩,這是誠實的分析所告訴我們的?還是這只是我們放入系統的回音?因此,我對人為氣候變化的擔心要小得多,而我對其他一些威脅則更為擔憂,在我看來,這些威脅的規模顯然遠遠超過它。
我們有幾個與太空天氣相關的問題。太陽經歷一個週期,即11年的太陽黑子周期。這些黑子通常會釋放太陽耀斑。這些太陽耀斑一般隨機地從太陽上發出。由於地球只在一個位置,因此,太陽發射的大多數太陽耀斑並不會擊中我們。什麼是太陽耀斑?太陽耀斑,其實主要是指日冕物質拋射。耀斑是你在太陽上看到的像一個巨大的火焰,那種翻滾著從太陽上脫離的現象。當它發生時,通常會大量釋放出集中起來的等離子團,對吧?這些都是帶電粒子,並會被拋射出去。它們的速度不是一致的。它們並不是以光速運動,而是以物質的速度運動,對吧?而物質的速度是變化的。但在一次朝向地球的太陽耀斑過後的幾天,我們會迎來一波這些帶電粒子。
這些帶電粒子在地球上會造成什麼嗎?對的。這會引發大家都熟悉的現象。無論你是否見過,這會增加極光的出現,例如,北極光。所以這是一個非常壯觀的表現,你可能是了解的。也許你自己看過,但最近我們曾經有一次極光到了波多黎哥那麼南方,對吧?這真的是一個不尋常的現象。而更不尋常的是這個事實……所以它們通常會達到地球的上部對嗎?是的,如果你在北極圈附近,你會經常看到這些現象。你越往南,那麼看到它們的可能性就越低。是的,我在瑞典北部和冰島都看過。完美的地方。但對於人們來說,能在波多黎哥看到極光是非常不尋常的。你會認為這表明擊中地球的等離子爆發在某種程度上是非常不尋常的,但事實並非如此。還有其他的問題。根據日冕物質拋射的強度,這次極光到了不應該達到的南方,雖然強度可觀,但並非是前所未有的。
現在,大多數人不知道的是,在1859年曾發生過一次重大的太陽風暴。這次事件被稱為卡林頓事件,因為一位天文學家發現地球上發生的奇怪現象與他在太陽上看到的東西存在相關性。事實上,他將這兩者結合起來,他看到的耀斑並推斷出這與之有關。那時的1859年,世界並不是一個非常電子化的地方。事實上,電力的主要用途是電報。而在當時,這股等離子爆發使這些電報站著火了。整個網絡癱瘓。電報操作員在他們的工作站受到電擊。儘管沒有電力供應,訊息仍舊可以發送出去。網絡癱瘓了,電線中的誘導電荷足以讓電報操作員發送信息。因此,對於參與電報的人來說,這是非常戲劇性的。但對於人類的其餘成員而言,這只是一個小事件。現在,我們生活在一個完全不同的世界。
我們生活在一個一切都有電氣組件的世界裡。
我們的汽車如何運作,超市食物如何出現,空中旅行和空中交通管制的運作方式,這些都與電力息息相關。
而且它們都對於隨著某個重大太陽事件而來的電磁脈衝(EMP)效應極為脆弱。
什麼是EMP效應?
它是一種電磁脈衝,基本上是在電活性材料中引發的電荷。
所以,如果強度足夠大,它可以擊毀每一台電腦,將大多數汽車停在路上。
而我們不常知道的是,我們的電網,操作所有電氣設備的電網,依賴於這些變壓器來控制電流的流動。
這些變壓器是巨大而複雜的機器。
如果你今天訂購一台,則需要一年的時間才能獲得。
如果全世界突然需要70台或100台變壓器,後果將不可預測。
所以,雖然我們都有因停電而導致數小時或數天失去電力的經驗,但設想一下,如果一場太陽風暴摧毀了大量變壓器,可能使整個大陸陷入黑暗而沒有復電的計劃,這是非常可能的。
它們會停工而不會再啟動。
而這是一個荒謬的風險。
變壓器可以經過加固以抵禦這種效應。
它們無法完全免疫於此效應,但可以用被充分理解的結構來加固,這些結構能有效地將EMP放地,讓變壓器在事件之後恢復運作。
但我們並沒有這麼做。
所以,我們正在承擔一個極大的風險,即一個大陸或整個大陸可能會在沒有備份計劃的情況下陷入黑暗。
對我而言,這個風險遠遠大於任何可能與人為氣候變化有關的真實事實。
更何況,你可能聽說過地極翻轉的現象。
北極不總是在當前的北極位置,有時這些位置會發生翻轉。
這一直讓我感到極其危險。
我總是想,活著的機會有多大?
如果你活在極翻轉的500年內,那就算是非常接近的情況。
但發生在你一生中機會有多大呢?
事實上,我們現在正處於極點活躍遷移的時刻。
我們正經歷著所謂的極域外逸。
極點似乎正在翻轉,同時我們的地球電磁場也在減弱。
而這個減弱的電磁場意味著,來自太陽的影響對地球的影響比正常情況下更大。
這個極翻轉威脅著混亂。
你可以想像,如果我們擔心Y2K,即一個編程錯誤,未能考慮到日期的變更會讓人感到焦慮,那麼實際的極翻轉將會帶來混亂。
而我們對於我們正在經歷的極域外逸及地球電磁場急劇減弱卻不那麼擔心,這顯示出我們的優先級完全錯誤。
究竟是什麼造成極翻轉?
這意味著什麼?
因為當我想到極翻轉時,這是不是意味著北極只是移動了一些?
南極也移動了一些?
這可不是一點點。
這些地方將會發生劇變。
它們移動的速度正在加快。
這一切發生在與你我息息相關的時間範圍內。
我們都很可能會在這裡目睹整個變化,無論那個完整的變化包含什麼。
而且它們並不總是一樣的,所以有點難以預測。
我會說,這不是我的專業領域。
我從其他人那裡學到了很多知識。
本·大衛森(Ben Davidson)是主要的人物,他曾在《黑馬播客》(Dark Horse Podcast)中出現過。
他的模型非常引人入勝,我相信它解釋了許多原本難以解釋的太陽環境特徵。
他的解釋是,太陽系在銀河系中不斷運動。
而銀河系本質上包含著一個振盪的電磁薄層。
當太陽系穿越這層時,我們會穿越中間的平面,這導致所有電活性實體都經歷到反轉。
太陽經歷反轉。
其他行星也經歷反轉。
地球也經歷反轉。
你所說的反轉,是指電磁方面的反轉嗎?
對,是拉力的方向。
當我們談論電磁學時,我們談論的是吸引和排斥。
如果你想像一下,你翻轉了所有東西的符號,因為你剛跨過一個中點,
就好比你在這裡握著一個磁鐵,北極向下,南極向上,而你把另一個磁鐵移過去,
當你穿越那個赤道時,拉力的方向會改變。所以我們正在穿越一個類似銀河系赤道的東西。
而這一過程正在引起地球上異常行為,但我們也知道,九大行星中的八顆也同樣如此,而第九顆行星,我們目前沒有數據。
不是因為我們知道,而是因為它似乎對此免疫。我們正在觀察到太陽上的異常行為。
所以我的理解是,有一個關於銀河系的故事我們幾乎不知情。
這個故事與許多我們從化石紀錄和地質學中知道的東西交織在一起,非常難解釋為什麼極會翻轉,而至少我們需要集中精力去研究這些問題。
如果本·大衛森的解釋錯誤,如果不存在銀河電流薄層,如果我們並不在其經線上,
如果電磁場在減弱但即將反轉而不是繼續下降,那麼我們應該弄清楚這一點。
但我認為,如果我們深入研究這一點,如果我們認真對待它,我們會發現,人類面臨的威脅與任何人為因素幾乎沒有關係。唯一重要的人為因素是我們創造了一個脆弱的世界,無法承受這種變化。
「人為」是什麼意思?人類製造的。所以,人為氣候變化意味著我們向大氣中排放了許多之前不存在的碳,這我們確實做到了。我們的燃料是由碳組成的,當我們分解這些更複雜的碳分子時,二氧化碳會被釋放出來。這本身並不是一件壞事,因為二氧化碳並不是毒藥。因此,將這些碳環轉化為二氧化碳和水,如果可以做到乾淨地,這並不是獲取能量的最糟方式。
但問題是,有一個叫做阿瑞尼烏斯方程的舊公式,告訴我們二氧化碳實際上會導致熱量被太陽保留下來。正如我在開頭提到的,捕捉一些額外的熱量可能並不重要。如果不是因為有一個正反饋機制,涉及到極地的白度和反射回太空的能量量,這讓我們保持涼爽。隨著極地的融化,地球變得更暗,捕獲更多的熱量。因此,這是一個人為效應,因為我們釋放了所有被困在化石燃料儲藏中的碳。
在極地移動這個問題上,我只想確保我非常清楚。你是指北極和南極會移動嗎?這在我看來還不確定。非常嚴謹的人根據各種證據推斷,地球本身可能實際上會旋轉或看起來在旋轉。也就是說,地殼,即我們所居住的表面,可能會從地幔中解鎖。目前它們是緊密結合的,但它可以解鎖並在地幔的表面上旋轉。現在,我並不相信這會發生。我也不確信這是不可能的。像愛因斯坦這樣聰明的人曾考慮過這種可能性,實際上這種現象可能是由極地積累的冰的質量推動的。如果它們解鎖,將實際上向赤道移動。
因此,我們可能會展開兩種不同的災難情景。一種僅涉及地球的磁性方向改變,保持地殼的位置不變。另一種則涉及地殼實際上在旋轉。我對地殼旋轉的懷疑原因是,作為生物學家,我發現極點移向赤道的想法難以與我們在地球上看到的物種分佈相調和。所以對我來說,這個故事有些不太合適。這需要生物學中的某些東西,但我相信目前還未描述出來。我能想像可能做到的事情,但我並不覺得如此。
所以我對地殼解鎖的想法感到猶豫,但我並不認為這可以被忽視。為了讓我更清楚,當你提到進化歷史和地球上的物種分佈提供線索時,你是否實際上在說如果這在過去發生過,我們就不應該在化石記錄中看到某些物種存在於赤道附近?是的,你知道,我們可以以亞馬遜為例。所以有一個非常著名的生物學實驗,來自一位相當老派的生物學家,我幸運地在很多年前遇見過他,名叫保羅·科林·沃克,他在測試這個問題。生物學中有一場辯論,關於亞馬遜在冰川期期間是否成為草原,並在間冰期期間變成森林。他參加了一些老派的亞馬遜考察,從湖泊中採集花粉樁,這很有趣,那不是一個湖泊充滿生態的環境。
不管怎麼說,他找到了幾個地方,採集了這些花粉樁,這可以說明故事,因為我們可以看出你採集的是哪種花粉,並且它會分層沉積。因此,如果生態經歷了草原和森林之間的反覆變化,你可以看得到。實際上他們的結果是這裡一直是一片森林,而不是草原。現在問題是,如果你將它偏移90度,那應該會驅使所有的生物滅絕,然後你必須經歷一個過程,造成其他地方的巨大遷徙或重新進化。問題是這個模型每12,000年就會穿過這個電磁層,根本沒有留給這些過程的時間。因此,你會期望亞馬遜的物種應該比現在少得多。我告訴你,作為一個在新熱帶地區(包括亞馬遜)工作的人,這個環境中生物的一個矛盾就是,它們是絕對兇猛的競爭者,但也是非常脆弱的。他們需要非常狹窄的生存條件。因此,想像這個氣候的激變會讓它們仍然存活,對我來說是難以調和的。
不過,我希望有一個強有力的科學機構能夠深入探討與這個明顯的12,000年災難周期、銀河中的電磁層、我們在這種模式中的位置以及我們需要擔心的和不需要擔心的問題。而如果不是第二種可能性,即地殼本身只是某種程度上的移動,而地幔保持在同一位置,第一種可能性是存在某種電磁極的移動。是的,北極和南極保持在同一位置。旋轉軸可以保持在同一位置。對,好的。然後極點遷移到其他地方。
我的理解是,這種遷移並不是我和可能的你在聽說有極移的時候所學到的那麼簡單,聽到的時候就覺得它就像是簡單地翻轉過來。它們是在周圍遷移,實際上遷移的路徑是正在被追踪的,出於某種原因並沒有受到廣泛的討論,但它確實在被追蹤,而且正如我提到的那樣,它正在加速。這樣的風險是什麼,如果我們回顧我們的歷史,這樣的事情需要多長時間呢?我開始理解這一點,我所認識到的是,這個速度比我之前所理解的快得多,而且它已經在進行中了。因此,這是一個有趣的事實,我們談論的是幾十年的尺度。我們正處於太陽黑子週期的太陽極大期。因此,你在大約一個半月前看到的那個極光,是在這個非常活躍的太陽黑子期間的結果,而我們當時發生了一次非常大的日冕物質拋射。這種太陽黑子的模式會減弱,我們將進入一個平靜期,假設在這期間,磁場將持續減少,然後太陽黑子會在11年後回歸。11年?是的。因此,我擔心我們可能會逃過一劫。磁場減少的幅度是相當大的,但我們仍然有足夠的保護,使我們能夠穿過這個太陽黑子週期而不受到傷害,然後在電磁場持續減少的同時,會有一個平靜期。然後下一個太陽黑子週期會更加危險。你知道的,這一切明天就可能改變對吧?這些太陽黑子繞著太陽轉動,然後在另一側消失,你知道,這需要一個月才能完成一個完整的週期。新的太陽黑子正在誕生。一個怪物可能明天就會來臨。它可能會旋轉並指向地球,然後可能會在錯誤的時刻拋出日冕物質拋射,或者不拋出。你知道,在這裡有很多的運氣因素,但我們應該比現在更加關注。我們能做些什麼來準備或避免這場災難?這取決於它的災難性程度。我會說,我是一個人,有某些原因,我有時會在日常的組織任務上掙扎,但我在緊急情況下表現得很好。對於這裡的緊急情況,解決方案是相當明確的,那就是把你的家整理好。你需要看看我們世界的脆弱性,然後從容易解決的事情開始。你處理那些成本低但影響大的事情,以提高我們的韌性,這是第一步。所以,我清單上的前兩件事是,你要加固電網,透過改建這些變壓器,使它們在短路時接地而不是燒毀。這是一項。第二件事是,你需要檢視我們的核反應堆,意識到我們一直在自我設置。我想我們是意外地建造了一個末日裝置。問題是一個複合問題。我在福島事件之前對核反應堆的了解並不多,當時我進行了大量的研究,發現它們絕對依賴電力供應以防止熔毀。你必須有能源輸入。如果發生地震、海嘯或其他中斷,反應堆會在有時間的情況下自我關閉。但是,這並不能讓你擺脫困境,因為你必須提供能源以保持冷卻水的流動。這冷卻水不僅僅是保持反應堆的冷卻,還是保持燃料池的冷卻。因此,燃料池是燃料在從反應堆中移除後的儲存地。現在,從反應堆中取出的棒材在大約五年的時間內會釋放出所謂的衰變熱。如果不持續地在其中循環新冷水,這衰變熱就足以將這些燃料池中的水煮乾。所以這些燃料池看似不重要,但如果你切斷了電源,就算是啟動了計時器。那水會煮乾,而當那水煮乾時,它們就會起火。棒材的被覆材料會因為熱量而著火。反應堆不僅容納最新五年加燃的燃料棒,還包含了數十年來我們沒有找到任何其他解決方案的棒材。這些棒材是什麼?這些是核棒。是的,這些基本上是用某種叫做鋯的材料包覆的物理棒,裡面含有燃料顆粒。這是以特定方式包裝的鈾。在反應堆中裝入這些棒材,然後有另一組棒材用於調節這些棒材之間的相互作用。你拔掉調節棒,就會產生鏈式反應。你再把控制棒放回去,就會減弱反應。因此,在地震中,你會減弱反應,對吧?然後你不再產生電力了,但你確實需要提供電力以保持冷卻。如果電力消失,水煮乾,那東西就會爆炸。正如我們在福島看到的情況,冷卻水被撕裂為氫和氧。因此,它由冷卻劑轉變為爆炸物,產生了多次爆炸,氫氧混合物將建築物炸毀。但是,這些在這些池中存放了數十年的棒材,這些池幾乎就坐落在反應堆旁邊。因此,如果你失去對其中一個反應堆的控制,它就威脅到燃料池。燃料池如果沒有辦法循環水流,就可能會變乾。池子會開裂,所有的水會流出,然後根本就沒有辦法再注入水以阻止它。我的觀點是,到了那時,將會引發一場火災。而那場火災將開始向大氣中噴出高放射性物質,圍繞著工廠。
這將使人類甚至無法做到我們在福島和切爾諾貝利看到的英雄舉動。
而且你將失去對現場的控制。
現在,把我剛才告訴你的事實與我們的電網脆弱,可能會斷電並且幾個月內無法恢復的事實結合起來。
問題是,我們是否會開始失去核反應堆?
如果我們能保持對它們的供電,它們就可以保持冷卻而不會爆炸,但一旦我們失去對它們的控制,啪的一聲。
目前地球上有400個核反應堆,都是民用核反應堆。
如果它們不僅失去反應堆本身的密封,還有在那些燃料池中堆積的所有材料,世界將會看起來截然不同。
那些燃料池中的某些同位素的壽命長達20萬年。
所以,您不希望生活在這樣的世界中,這些東西已經失控,所有的放射性材料都因火災而釋放到大氣中。
所以我的第二件事,就是在通過改善這些變壓器來加固電網之後,是將所有冷卻到可以移除的乏燃料池中的燃料取出,然後放入所謂的幹式儲存。
幹式儲存是這種不需要水循環的豪華容器。
它們就靜靜地坐在那裡,您可以讓它們靜置一千年。
如果我們能將不必留在池中的所有燃料取出,並把它放在一個無需我們的注意就能保持密閉的地方,那麼對人類的風險將大大降低。
為什麼人們不這麼做?
這需要花錢。
這太貴了。
不,這並不貴。我是說,這兩項措施的成本相對於我們面臨的風險來說是如此低,我認為你必須是完全瘋狂的,才會不願意花這筆錢。
只是相對來說更貴。
是的,這更貴,你知道。
那麼,做這件事的動機不明嗎?
好吧,不僅動機不明,這就是為什麼你需要良好的治理。
對於那些認為市場會簡單解決每個問題的人來說。
假如競爭者在決定是否將他們的乏燃料放入幹式儲存中,
那麼選擇不這樣做的競爭者就會在業績上超過選擇這樣做的競爭者,因為他們的底線更好。
但你需要良好的治理來說:“實際上,你們都必須儘快將所有可以進入幹式儲存的東西放入,以保護人類的安全。”
在個人層面上,我們能做到什麼來準備或避免這場危機呢?
是的。這是我建議的。
讓我們在播客上討論這個,可以希望有權力的人意識到這些事物有多危險,
並在某個記得如何執行其工作的政府結構內啟動正確的倡議。
還有其他人經常考慮準備和為這類事情做好準備嗎,像是在他們的房子下面挖掘一個避難所,並藏在裡面或存有物資?
好吧,我認為各種規模的準備都是個好主意。
我們面臨許多不同的情況。
其中一些是無法生存的,對吧?
好吧,如果你已經做好準備,卻遇上無法生存的情況,
我想你可以說,你並沒有充分利用你所擁有的時間,但我不覺得這個主張很有說服力。
我認為低垂的水果現象是本質上普遍存在的一種結果,即收益遞減模式,對吧?
收益遞減意味著隨著時間的推移,如果你不斷地用同樣的解決方案解決一個問題,你會獲得越來越少的好處。
但它也有積極的一面。
收益遞減曲線有著非常陡峭的面對吧?
那個面是討價還價的面。
那是你用少量投資獲得大量收益的面。
你當然應該做所有事情,直到達到它從陡峭面轉為平臺的那一點。
所以我們就這樣做吧,對吧?
誰知道呢?也許關於銀河電流層的計算是錯誤的,
因為沒有足夠的人在研究它,我們可能還沒弄清楚,好嗎?
也許比我們想像的多出500年,對吧?
也許還有一些我們尚未發現的因素對系統有影響,我們不知道。
因此,您應該始終做那些使您能夠生存災難的事情,即使您認為這不夠。
然後,表面上,希望您會發現情況比您想像的要好。
所以我們應該在各個層面上這樣做。
是的,人們,應該準備嗎?絕對應該。
他們應該將所有資金都投入在這上面嗎?不。
你有以任何方式做好準備嗎?
哦,是的。
那對你來說是什麼樣子?
嗯,你知道,我有一些小規則。
首先,我意識到,如果我們要列出所有我擔心的威脅。
然後你會問,哪些是你會極其難以影響存活幾率的?
好吧,我會忽略那些。
是啊。
但是為什麼我會把所有東西都花在一個幾乎肯定會失敗的解決方案上呢?
對吧?
我意思是,我們都不會活著離開這裡。
所以在某個層面上,你可以說,看看,有些事情不值得準備,因為它們要麼太不可能發生,要麼因為它們太災難性,無法逃脫。
也許你本來就不想生活在這樣的世界裡。
沒錯。
接下來是,我對於一個擁有400個民用核反應堆洩漏的世界並不感到特別興奮。
將她們整個運行歷史洩漏到環境中。
我更關心的是在前端減少這一危害,而不是如果已經發生後再去生存。
所以我認為人們應該反思他們的生活,並且可能應該經歷一段小小的驚慌期。如果你看看你的生活如何運作,然後我們把電力關掉,對吧? 假設你的大陸失去電力一年。 你為此準備得如何?我? 完全沒有準備。 完全沒有準備。 我外面的特斯拉只剩下50英里,所以我甚至無法離這裡太遠。對。所以這不是一個好計劃。 但總有些事情可以做,對吧?我們可以這樣說。電力斷了整整一年。 這是一個相當遙遠的情景。這是相當災難性的。我為Unheard寫了一篇文章,描述了一種情景,即太陽觸發了北美電網部分的崩潰。 我描述了這將如何導致人類滅絕,以及大約需要多長時間。 其實寫這篇文章是驚人的簡單。 但電力能否斷兩週?能。 你知道,為了讓你和你的家人在兩週的停電情況下能夠渡過,有多難準備?嗯,這取決於是夏天還是冬天,對吧? 如果是夏天,看起來是一回事。你真的需要食物和水。如果是冬天,根據你住的地方,你需要想辦法產生足夠的熱量來維持生活,我會說,你希望超越生存的狀態。 你想讓你的家人感到舒適。但你知道,你能否縮小到一個房間? 你能讓那個房間保持溫暖嗎?你會怎麼做? 你知道,在這種情況下,你不希望不得不經歷這一切,因為兩週的情景,這是毫無疑問會發生的。所以無論如何,我認為準備是一個很好的主意,理由有很多。首先,它可以讓思緒變得清晰,對吧? 就算只是了解我們對周圍系統的依賴程度,也會讓我們成為更好的公民。所以假設我們設法避免了太陽閃焰。 是的。 那麼你現在最擔心的事情還有什麼? 我非常擔心我們的機構絕對崩潰。我想不出一個還能進行任何有意義運作的機構。我們的許多機構實際上運作方式與它們被創建的目的完全相反。當你提到機構的崩潰時,你指的是哪些機構? 我相信我指的是所有機構,我將給你一些例子。在我成長的世界裡,有個東西叫報紙。報紙遠非完美。 它報導了很多垃圾。裡面有很多宣傳,還有許多錯誤的觀點被報導得就像是真實的一樣。所以我並不是在假裝那是一個可以簡單查詢事實的來源。然而,我現在生活的世界,報紙看起來像是我童年時代的報紙,但它們似乎卻非常不願意報導新聞。然後它們最終也只在真的不報導會非常尷尬的情況下才會報導新聞,這讓人們看到如果不說出來它們有多壞。這樣是不正常的。我們應該努力理解這個世界。你可以告訴這一切都是不正常的,因為如果有一份報紙,能夠僅僅做到舊報紙的工作,它有一個新聞編輯部。它有預算。它將人員派往重要事件發生的地方。它指派他們的工作是與人交談、尋找事實、索取文件、拍攝照片,所有這些事情。 它竭盡所能地給你提供一個世界觀,即便是那個有缺陷的編輯部所能做出的最佳判斷。 你會訂閱嗎? 會。你和每個人都會。 我想我得檢查自己,因為我想我會做的事情可能和我內在的偏見所引導我去做的事情不一樣。 好吧,我會告訴你,在一個我們都不確定實際上發生了什麼的世界裡,即使只是基本的事實,如果真的有這樣的東西,我認為你一定會簽約,即使你不明確這是什麼。 因為當別人能夠獲得事實,而且甚至不知道他們在談論什麼時,這就像是每個人都知道一個祕密,而你卻不知道。但是我們想要新聞,還是想要對自己現有信念的確認? 嗯,我認為人們有不同的看法,我認為很容易上癮於確認偏見。但我也認為這一切都是另一個機構的失敗所衍生的,學術機構或學校並沒有教會人們思考是如何運作的。如果你了解思考的運作方式,那麼你就會明白,確認偏見會讓你喪命。你不希望被告知一些安慰的話。你希望被告知的是事實,因為這種安慰實際上來自於利用那些信息減少自己的脆弱。所以擁有一份報紙將是一件非常棒的事情。事實是沒有。 假設有30%的思考人士會訂閱一份只是簡單地試圖做工作的報紙,並且不被競爭的動機所嚇倒。那麼這將是一個絕佳的商業模式,不是嗎? 你知道有趣的是,我有時候認為,我崇拜的東西或者我想要的東西之所以不存在,是因為其實沒有市場需求。簡單的供求經濟意味著某人可能已經嘗試過,然後他們可能破產了。那麼,看來確實如此。但我認為這不是有機形成的。我認為這是個絕佳的機會,問題在於存在著一種競爭力量。好吧,而我們的世界結構中有一件事是確定的,賺取財富的主要機制是內部資訊。
現在,創新同樣有效,但很難對市場的某個部門了解得如此透徹,以至於能夠打敗競爭對手,因為你能理解未來將會是什麼樣子,這也是可能的。但再次強調,這很困難,而擁有所有這些知識並在市場上超越競爭對手的財務誘因實在太大,導致你會有許多競爭對手在努力針對你擁有的相同數據集來找出更好的意義。內部資訊並不是這樣運作的。如果你能獲得內部資訊,你就可以印鈔票。
所以對於任何不明白內部資訊在商業或投資背景下的意思的人來說,這是一個有正式法律定義的問題。在你身處某家公司並因此得知即將發生的事情時,你就可以利用那些對公眾不可得知的信息來賺錢,增持股票或減持股票,購買股票期權。這是非法的,因為很明顯,這會使人們利用此來賺錢,通過提前創造事件並在其他人都不知道的情況下對其進行下注。
問題是,這種邏輯同樣適用於法律無法觸及的地方。讓我舉一個例子。在一個社群裡,有人對新冠疫情的事件進行了一番調查。新冠疫情在2020年初成為公眾討論的一個話題,而它在世界上流通的時刻則要早得多,大約是在2019年10月或9月的武漢運動會上。如果你知道會有一種病原體將會流通,並且會導致人們的跨國旅行能力發生重大動盪,讓人們將會感到恐懼鎖在家裡,並尋找藥物療法,那麼如果你知道即將發生的事情,你就可以在市場上做好準備,這樣當它真的到來時,你就會獲得巨額利潤。
所以問題是,當權勢者在2019年9月得知在中國有一種病原體正在四處流竄並將會傳播到全世界時,他們的第一個反應是告訴公眾嗎?不是。這是一種反常的誘因。因此,想像一下,如果你毫不留情地認識到我剛剛描繪的情境並不是獨一無二的,任何你能比公眾先得知即將到來的事情的地方,都是賺取數百萬至數十億的機會。或許你並不想讓公眾擁有能夠真正尋求真相的機構。
所以,我認為這很可能是美國沒有一所仍然正常運作的大学的原因。真的嗎?你認為這就是原因?是的。我認為如果有一所運作正常的大学,那肯定會成為每個人都想把孩子送去的地方。我有兩個快上大学的孩子。如果有一所仍然合乎道理的大学,那就是他們的理想去處。你認為為什麼現在這些大学不再合乎道理了?它們不合乎道理是因為,嗯,有多層原因。你有一種非常強大的科學設備來尋找真相,但在抵抗反常的誘因方面非常脆弱,比如說,政治正確壓力。
所以,哪所美國大学曾站出來說:“抱歉,但男性不能變成女性。”對吧?他們可以以女性的身份生活,可以穿著女性的服裝,有手術,有藥物,但沒有任何方法能夠真正改變一個人的生理性別。不曾有任何大学在任何地方說過這樣的事?這太奇怪了。這對你來說非常個人,因為我今天早些時候讀到你在埃弗格林州立大学的遭遇。這聽起來有趣,因為我觀看了那事件的影片。我不知道是否因為那事件離現在已有一段距離,但我只是想說,我認為你所做的是對的。隨著時間的推移,我認為歷史使你看起來越來越正確,因為我看後覺得那些人似乎真的是生活在某種集體妄想中。那些人在走廊裡朝你大聲吼叫。
對於那些不熟悉的人,因為在我知道你要來這裡之前,我也不清楚,你能解釋那裡發生了什麼嗎?因為我認為這是你所談論的那種集體妄想的一種證據。當然,有些困難,因為這裡有發生的公共故事,對吧?公共敘事已經對一組事實達成一致,雖然並非完全正確。並沒有偏差到完全無法表明問題的程度。但實際上發生的事是,我和我的妻子是在一所非常自由的學校裡非常受歡迎的教授,這所學校有一種非常不尋常的教學模式。該校叫做埃弗格林州立學院。它現在仍然存在。埃弗格林州立學院是由激進人士創建的,他們摒棄了正常大學或學院中存在的所有結構。沒有學系,沒有成績,管理人員無權告訴你必須教授什麼,對如何教授沒有任何要求。如果你是那種想要弄清楚在教學環境中可以做出什麼新事物的人,如果你想找出新的教學方式,那裡就是完美的地方。話雖如此,許多人卻浪費了學院提供的自由。他們並不真的對做任何事情感興趣,只是想減少自己的工作量。所以,該學院在那些認為這種自由是一種禮物並充分利用它的教授之間有些分歧。
我們最終變得受歡迎。然後還有其他教授不是這樣,他們的人氣要少得多。不過,海瑟實際上是這所大學最受歡迎的教授。她是你的妻子?是的。她是我的妻子,也是你面前那本書的共同作者。她是最受歡迎的教授。我也不遑多讓。我們兩人都擁有相當於終身職的待遇,儘管這地方並沒有正式的終身職。它有類似的制度。所以我們不受威脅。我們可以自由地說出必須要說的話。發生的事情是這所學院聘請了一位新校長,一位名叫喬治·布里奇斯的男性。不管出於什麼原因,喬治·布里奇斯希望將這所學校完全重新構想成一個更標準、更乏味的地方。為了做到這一點,他並沒有真正的權力,因為學校的創始人們創造了一個讓教師可以簡單地說不的環境。我們會這樣做。因此,他為了克服教師的反對,特意組建了一個多樣性、公平和包容性委員會。他挑起了一場一開始冷淡而後逐漸升級的針對種族的戰鬥。我的工作是向我的同事以及任何參與決策的人解釋為什麼他們所提出的計畫對學院來說將會是一場災難。儘管我對發表意見感到不安,因為當時的環境非常緊張。正如我所說,我是一位受歡迎的教授。我擁有相當於終身職的待遇,最糟糕的情況也不過是人們會對我諸多指責。所以我站出來了。我在一次教師會議上站出來,當時教師們正在投票通過一項決議,要求每位教師解釋他們在去年對自己反種族主義所做的進展。是的,更糟的是,我們不僅正在投票要求自己反省針對種族主義的進展,這在會議上被視為一個理所當然的問題。這些反思的文件會成為官方文件,然後用於晉升決策、解僱決策等。重點是,這是一次接管,因為在我的年終反思中,我會說,實際上我不是一位種族主義者。我幾乎沒有進展,因為根本就沒有問題。結果就是,他們會說,哦,我的天,他比我們想象的還糟糕。他甚至不承認自己的內部種族主義。你看,這將會是這樣的對話。再次強調,這並未對我造成威脅,因為我已經有了終身職,但我仍然必須對我的同事說,這是個可怕的錯誤。我在教師會議上站出來,這當然引起了轟動。投票後,有好幾個人上來跟我說,我們同意你的看法,但在整個教師會議中,只有一位其他教授和我同票。70票都投向了相反的方向。一年後的今天,我直到幾個月後才意識到這是那一事件的一週年紀念。但在一年後的今天,有50名我從未見過的學生蜂擁而入我的教室,指控我種族主義,並要求我辭職或被解僱。後來我明白了,這50名我從未見過的學生是由我的一位教職員發送的,而這位教職員成為了我的死對頭。他們被派來製造白人教授被學生指控種族主義的印象,您可以想象2017年會是什麼樣子。只不過事情並未按他們的計劃進行,因為如我之前提到的,我的教學環境讓我十分了解我的學生。除了我知道他們的名字,我還知道他們的背景、歷史、思考方式以及他們的殘疾。我真正地了解他們,而他們也非常了解我,因為我們每天上課,並且簡單地討論生物學,這引發了關於他們觀點的問題。所以我認為預期的是,當這些抗議者在2017年蜂擁而入我的教室時,如果有一群學生指控一位教授種族主義,那麼這位教授的學生會立刻跳出來。他們會因此而有對某個成績的不滿,覺得並不公平,因此他們預期我會面對一群保證我是一位種族主義者的學生。然而,我的學生一個也沒有轉身對我發難。實際上,他們中的許多人勇敢地為我發聲,包括有色人種的學生,這造成了宇宙中的一種裂縫,因為當外部世界的人們看到抗議者自己上傳的視頻時,他們並不覺得我是一位種族主義者,更重要的是,還有許多學生在說這是胡說八道,因此我認為這是打破了覺醒敘事的案例,因為它根本就對不上。無論如何,這就是我最終能做到現在工作的原因,因為世界實際上認識到,正如你所說的,有一種錯覺正在發生,而且這一點是顯而易見的。在我對指控不恐懼和我學生願意站出來說這是冤屈的情況下,我還要指出的是,為我發聲的有色人種學生實際上面對了最嚴重的報復。因為為了讓覺醒革命運行,不能讓有色人種的人站在白人教授那一邊,這會破壞整個事情。因此,從抗議的角度來看,他們需要受到懲罰,以防止再次發生。我和我的妻子最終辭職。哦,我應該提到這個故事的另一個方面。當抗議發生時,伴隨著許多戲劇性,抗議從那50名在我教室裡面對我的學生擴展到整個校園的騷亂,持續了好幾天。
學院院長,間接對這一切負有責任,命令校園警察部門的警察。他們是真正的警察,但在他的指揮下。他命令他們撤回。因此,他們將自己鎖在警局裡,實際上被禁止干預。學生們開始在校園裡巡邏,就像是攜帶武器的警察在巡邏。他們開始在一條穿過校園的公共道路上攔停交通,尋找我。警方打電話警告我此事,告訴我無法保護我。這成了一場快速的考驗,證明這些革命者的主張。他們有一種無政府主義者的氛圍,認為如果我們能簡單地除掉警察,我們就能自我管理,這將是美好的。然而,事實上卻變成了一場在幾天內規模龐大且暴力的騷亂。在2017年,也就是這一事件發生的那一年,你辭去了院長職務,並被迫支付了一筆賠償金。對。
我問這個問題是因為我們在談論報紙,然後轉向教育體系,你提到這個國土上沒有一所大學還在做它應該做的事情。因此,這似乎與你所說的有些關聯,因為它在某種程度上設定了背景,解釋為何你在這裡擁有清晰的個人經歷,但你在那裡看到的也是某些壓力的症狀,這些壓力阻礙了科學教育機構的正常運作,讓它無法做到應有的職能。完全正確,它正在做相反的事。它在灌輸人們,而其悲劇在於,被灌輸的人最終會傷害自己。對。他們有機會,但他們會將其浪費在虛構之上。最終,這不會導致他們能夠被雇用。他們學會了向體制要求東西,而不是向其貢獻一些東西,這不是他們的錯。我是說,某種程度上這就成為了他們的錯,但這是那些應該提供教育的人失職的結果,這是教育失當。
你將此視為你最大的擔憂之一,開始討論媒體的喪失。這究竟會對下游產生什麼影響,因為我只是感覺我會在別的地方獲得我的媒體。我可以上X(社交媒體平台)。我知道這不會對社會造成任何問題。好吧,我相信其後果是我所稱的笛卡爾危機(Cartesian Crisis),笛卡爾的意思是指萊內·笛卡爾(Renee Descartes),我提到他是因為他曾經有過一種哲學上的恐慌。他意識到幾乎所有他認為的事實,他都沒有親自測試過,因此所有那些感覺客觀的事實,實際上都是某種權威的下游產物,他意識到這有多危險。事實上,這導致了他對人類最著名貢獻之一的產生,那就是他所謂的存在證明“我思故我在”(I think, therefore I am)。我不認為這是一個非常好的證明。或許對他來說,它能證明他自己存在,但為何我們要接受他對他存在的陳述?你知道,如果一台電腦說“我思故我在”,這並不能使其成立。所以,不管怎麼說,我們可以記住,笛卡爾因為無法在任何其他方式上建立事實而感到困惑,除了依賴某人的證言。
我們正日益生活在一個邏輯、證據和推理的鏈條正在崩潰的世界。這個問題會變得越來越糟,不僅是每一個尋求真相的機構都被控制或損壞,AI也將改變某些事物成為事實的本質。如果你能擁有一段引人注目的視頻,展示你說過某些話,但你從未說過,那麼這會成為一個問題。好吧,如果我給你看一段視頻,展示你上週說過的話,實際上你並沒有說,你會非常肯定自己沒有說。然而,如果我展示你十五年前說的某些話,你可能就不會那麼肯定,其他人也不會那麼確定。所以,我認為這將會引發對信仰的過敏反應,並將引起對事實材料的憤世嫉俗,這將使我們無法相互交往、管理自己。如果我們無法弄清楚這是我相信的,以及我相信這的原因是一個基本特徵,那麼未來就沒有希望。
這樣的情況下,互聯網難道不就變成一片荒漠嗎?我想到的是政治評論員。是否有可能他們可能變成一個我們可以轉換的頻道,那是一個經過驗證的頻道,可以觀看,比如唐納德·特朗普或莉希·蘇納克或首相的發言,以獲取我們所知道的特定頻道的消息來源,而然後我們假設互聯網只是一片虛假信息的荒漠?好吧,問題是如果你有這樣的頻道,那麼控制它的話,那將是什麼獎勵呢?如果你擁有事實頻道,那麼世界就是你的舞台了,你現在成為了皇帝。因此,假如會有事實頻道出現,它將會被控制,這就是我們現在所生活的世界。我想說的是,沒有任何運作正常的機構這一觀點,是另一個觀點的反面,這個觀點被稱為“零是一個特殊的數字”。我所說的零是一個特殊的數字是,當你擁有零所運作的大學、零報紙能夠報道新聞、零社交媒體平台能夠自由發聲時,一個世界展開,但在這些空間中的任何單一例外會改變整體動態。
這其中的原因是,如果你擁有一個社交媒體平台,讓人們真正自由地尋求真相,討論任何事情,且沒有壞事發生在他們身上,他們也不會被降權或受到其他的限制,那麼顯然,所有希望進行成熟對話的人都會聚集在那裡。你不想被當作小孩對待,而是希望能夠有一個讓你能夠實際探討各種可能性、拒絕那些沒有證據的對話的空間。這樣一來,如果有一個平台,人們就會前往那裡,如果人們都去那一個平台,其他的平台就會被迫提供類似的服務。因此,競爭環境意味著一個單一的例外可以實際改變整個格局,而我們正處於一場鬥爭之中。我不認為 X 已經達到了完全自由的狀態,但它無疑比其他平台更自由,並且它正在產生影響。這正改變了局勢,部分原因就是 COVID 的敘事完全破裂,還有美國的政治敘事正在變得與幾年前完全不同。
所以問題是,我們是否會看到一所例外的學校打破這一趨勢,成為下一所哈佛,因為把孩子送到其他地方是瘋狂的。我們是否會看到有人創建一份報紙,讓他們得到所有的訂閱者,因為在有真正來源的情況下,從一個宣傳來源獲得新聞是瘋狂的。希望勇敢的人們會意識到,這並不像我們所被引導的那樣絕望,一個單一的例外可以改變整個動態。我對於艾隆·馬斯克購買推特(現在稱為 X)所帶來的影響感到相當震驚。坦白說,我開始看到這對像馬克·扎克伯格(Meta 的創始人)這樣的人的影響。我昨天看了一個馬克的採訪,他說,Meta 之前禁止特朗普在平台上發言,基本上表示他非常厲害。我相信如果不是因為 X 和推特的變化,他是不會這樣說的。
我同意你的看法,我認為如果你開始尋找這種模式的其他例子,你會在各地看到它們。有些一度擁有神奇力量的事情現在已經不再那樣了,聲稱某人是陰謀論者不再會使他們被社會排斥。事實上,我的感受是,當我聽到某人被認為是陰謀論者時,我的問題是他們是否擅長這件事。但是對於反疫苗者的想法也是如此。你知道,某人是一位反疫苗者,是因為他們本能地相信這沒有可能有效呢,還是這是一個受傷的孩子有正當疑問的人?我們剛剛看到疫苗的主要支持者發表了一篇論文,承認從未進行過測試來證明疫苗是安全的。因此,我們生活在一個截然不同的世界,而我認為這是馬斯克主要打破了動態的症狀,因為他所說的,支付了440億美元,這是言論自由的代價。
你在你的擔憂列表中提到了人工智慧,那麼人工智慧在哪一點上感到突出?它似乎突然出現。你知道,如果我們回到一年前,是的,大約是一年前,對於任何人來說,它並不是真的在他們的心頭,但現在它似乎已經成為每個人心中最重要的念頭,每個人都在思考這個問題。我認為這是正確的觀點,我認為它應該成為最關鍵的思考,而不是因為它獨立於所有最壞的批評者想像的一切。事實上,我對安全群體及其對監管的要求抱有懷疑,但在這方面值得擔憂的事情很多。
所以我列出了人工智慧帶來的五種不同的生存威脅。讓我們快速列舉一下。首先從最具幻想性開始。人工智慧可能會決定我們是它的競爭對手,然後利用它的技術決定消滅我們。我認為這不太可能,但我不認為我們可以完全排除這一點。第二是所謂的紙夾問題,即一個強大的 AI 可能會在執行指令時發生困難,這可能導致人類滅絕。那些這樣思考的人舉的例子是,如果你告訴 AI 想要它盡可能多地製作紙夾,它可能會將這解釋為授權去液化宇宙,並將所有東西變成紙夾。這不是我的本意,但就是這樣,實際上我會提供一個不同的例子,我認為可能運作得更好。我們智識界有些人聲稱,結束所有痛苦會非常好。就我個人而言,我認為這是我聽過的最瘋狂的想法。這是個糟糕的想法,你不想生活在那樣的世界裡,但你可以理解為什麼人們認為這可能是一種道德義務。
現在想像一下,你告訴 AI,嘿,讓我們結束所有的痛苦。這實際上是可能的。只需驅動所有能夠痛苦的生物滅絕。因此,讓我們面對如何給強大的 AI 一個不可誤解的指令這一非平凡問題值得擔憂。同樣,我也認為這是幻想,但它應該被列在我們的清單上。但接下來我們來看看三個我認為不容易被忽視的問題。首先是人工智慧將使意圖不良的人受益,它將使他們的能力增強,遠超出那些具有善意的人的能力。這是一個不幸的非對稱,這在世界上就是存在的,一個無道德的行為者,沒有道德準則,他們擁有完全的靈活性。他們可以做任何道德人可以做的事情,然後他們還有一整套其他事情可以做。而道德的人則受到限制,他們的選擇集有限。
所以問題是,人工智慧是否讓我們所有人解放,還是它更多地解放了那些兇惡的存在,而不是像我們這樣行為端正的人?我對此感到擔憂。我覺得我們有可能面臨著被利用的危險,這將改變許多事情。我記得聽過一位黑客說過,惡意黑客──那些懷有惡意的人──總是比那些道德黑客也就是意圖良好的黑客走得更快。他提到加密系統和密碼系統──他說:「黑客總是走在前面,企業試圖建立的防禦系統則總是滯後,因為黑客的意圖顯然是尋找打破當前系統的新方法。而防禦安全系統的人則只是試圖防範已知的攻擊方式。所以目前,某個孩子在俄羅斯,可能正在他的電腦前想出使用大型語言模型以新的方式攻擊系統的方法。而正在努力防禦這些攻擊的人,現在只是試圖尋找如何減輕當前武器的風險。你明白我的意思嗎?攻擊者總是朝前思考的。你認為公眾以及各機構和政府目前是否低估了AI將對地球產生的深遠影響?是的。事實上,我認為我們正在跨越一個可被描述為事件邊界的門檻。事件邊界這一術語,最初是源於對黑洞的理解,到了某一點,光被拉回來,就無法看到其之外的東西,對吧?字面上沒有任何機制可以看到裡面。我們正在穿越一個我們無法看到的門檻。這本身就是一件可怕的事情。人們是否在低估?他們同時在低估和高估,對吧?我認為被轉變成紙夾的恐懼被過度誇大了。而,嘿,我已經到了名單上的第三項,第四項是我們對周圍世界和彼此理解的完全崩潰。人工智慧與我們人類API,即我們的界面的互動方式,已經是深遠的。並且我們距離這一切還不遠。我已經在觀看這個東西製作的小電影。而我不僅僅是在談論貓走過花園的片段,對吧?小插曲。我談的是實際的電影,其中某種虛構物種的角色正在討論人類,對吧?好的。那是一個關鍵時刻。我們在五年後會處於何種境地?這將造成多少無法想像的變化,因為我們對生活在一個計算機的產物可以在敘事空間中超越人類的產物的世界,根本沒有任何進化上的準備。這是一個危險的世界,因為敘事對我們的身份至關重要。故事。是的,故事。故事就是我們的一切。即使是深刻的思想,在有人將它們寫入人們能理解的故事之前,都是不可思議的。而且語言普遍就是這樣。我記得前幾天我聽到一句話,指出我們整個社會幾乎是由語言連結在一起的。大型語言模型實際上是打開這一AI對話的關鍵,因為我們沒有意識到每段我擁有的關係都是用語言維繫的。事實上,我所有的密碼都是語言。我思考的方式,我理解世界的方式都是通過語言。所以如果有一個超智能的物種更好地掌握語言並擁有某種程度的自主性,很難想像,因為我認為讓我們主宰世界的因素就是我們的智慧,再加上我們通過語言和交流的合作能力。而這正是AI進入這一場景的關鍵。我告訴你,我寫過一篇文章,我一直想建議人們查看。我沒寫得完全正確,但許多年之前我寫過一篇文章,聲稱我相信人工智慧將從讓計算機無縫翻譯兩種語言的項目中出現。我解釋了為什麼這會是破解難題的關鍵。而這之所以發生是因為人類語言和意識之間的關係深遠且大部分未知。所以希瑟和我在我們的書《21世紀的百人采集者指南》中描述了這一模型。人類是一種獨特的物種。我們獨特的主要方式是,如果你考慮人類做什麼這個問題,我說,假如你問,一隻老虎會做什麼?我們可以描述老虎為滿足它的卡路里需求、獲取維持其身體所需材料、繁殖後代而進行的行為。我們可以描述老虎的生態位。但對於人類,這並不是那麼好描述,對吧?我們在做什麼?有時我們會捕魚,有時我們在陸地上狩獵大型獵物,有時我們會改造一片地區並種植作物。我們做著很多不同的事情。想想整個物種歷史上人類所做的所有事情,這是個龐大的集合。我們與其他物種截然不同,因為我們的生態位在於在不同生態位之間的運動,無論是時間還是空間上。那么那是怎麼運作的呢?我們擁有其他物種所沒有的工具。當你考慮到什麼使人類特殊的問題時,答案其實就是語言。語言之所以使其特殊,是因為語言可以打破一個心靈與另一個心靈之間的邊界。這種能力使人類能夠匯聚他們的認知能力。
和海瑟在我們的書中所爭辯的是,人類度過時間的方式是在兩種模式之間擺動。當祖先,或你的祖先知道如何利用你生活的棲息地時,你就採納他們的智慧,這些智慧都蘊含在無數的故事中,然後你將其應用於當前的情況。也許你會稍微擴展它。你找到了祖先不太知道如何做的事情。但主要的,還是你只是把你所擁有的工具包應用於能夠解決的問題上。但是,當你坐上獨木舟穿越某片水域,而你所到達的地方並沒有祖先所熟知的植物和動物時會發生什麼?這不意味著他們變得愚蠢,而是他們的知識變得不太適用。所以你做的就是集中你和你部落所有人的認知能力,討論這裡有哪些機會以及你們能夠怎麼做?你知道,我今天早上看到了一隻動物,看起來還不錯,但我不知道該怎麼抓住它。嗯,那我們要是把它驅趕進那條峽谷怎麼樣,對吧?這種情況。因此,透過集結我們的認知資源,達成一種集體意識,這是與祖先的文化模式相對立的意識模式,當我們面對新穎事物時,能夠讓我們想出新的解決方案並加以改進。當我們找到最佳解決方案時,我們就是那些知道該怎麼做的祖先。然後,我們的故事就被融入那個文化層中,代代相傳,直到它們最終失去效用,而我們必須重新回到意識中,想出新的方式。所以這就是人類所做的,無論是在空間上擴展還是在時間上移動。他們在祖先的文化模式和“我們現在該怎麼辦”的意識模式之間擺動。
所以,我想確保我完全理解這一點,盡量讓一個十歲的小孩也能理解,就是我們有兩種模式。我們擁有的過去的智慧,因為有了意識、語言和交流的能力,我們也在發現當前世界的本質。我認為高樓大廈的存在是相當有趣的,因為它建立在那些不再活著的人傳遞給我們的知識之上。此外,如果高樓上有一些東西,例如太陽能,很多理解來自於當今人們的現代思維。所以你擁有的是那些已不再存在的祖先的總知識,以及我們現在正在討論和思考的集體知識。這共同構成了人類的特殊之處,而把這一切聯繫在一起的正是語言和交流能力。
對,正是那種交流能力。無論你是在吸收祖先的故事以了解該怎麼做的文化模式中,還是在平行處理當前問題並思考可能的新解決方案的意識模式中。我是說,猩猩可做不到這一點。沒有其他生物能接近它。這與其他生物相比,有著數量級的差異。我並不是在說其他動物不聰明,聰明的動物有很多。這是一種截然不同的聰明。這是一種難以準確界定我和你的聰明之間界限的聰明。對,這是一種集體的聰明,這是非常真實的。你無法界定它。對,它與一些古老的理解集結機制有關,而這種集結並不是每個人都把自己的理解帶來。就像,你知道嗎,我不相信那個人的理解,因為我見過他出錯而不去修正。那個人,聽起來瘋狂,但他的過往表現很可靠。事實上,我非常重視他所說的。因此,似乎在某一領域內,某些人的意見可能起著不同的作用,有人可靠,有人則不然。這種能力,就是能夠整理出所有人所帶來的不同技能的總和,並從中得出下一步我們該怎麼做的提案。對,這是一個深刻的適應過程,我們甚至沒有為此命名。
人工智慧改變了這一切。嗯,人工智慧使這一切變得混亂,因為一方面,我可以主張人工智慧就像是一把打磨過的刀片,從某種程度上講,它只是一種工具。但另一方面,因為你知道,當刀片開始和你對話時,你就會陷入麻煩。你知道我在說什麼?那是一個糟糕的時刻。在那個時候你需要停止服用蘑菇,對吧?在這種情況下,我們所創造的這把刀片,正在與我們對話。事實上,它對於我們對它所說的話的看法非常敏感,這意味著你會有一個進化過程,其中人工智慧會非常擅長告訴我們我們想要聽到的東西。沒有什麼比這更危險的了。你需要一個告訴你所需的信息的人工智慧,不論你想不想聽到,對吧?那會是一個有用的工具。人工智慧如果只是響應你認為它說的好的事,那麼,天哪,我們將最終進入一個——我在尋找比無限鏡廳更好的比喻,但那就是未來的樣子。它將是一個大型的分形鏡廳,在那裡你無法確定實情。
我會說,因為我知道有很多擔憂。你會有一群希望對人工智慧進行監管的最安全群眾,因為危險是深遠的。還有一群其他人認為監管人工智慧是危險的。我意識到的是,不監管人工智慧是危險的,但進行監管會更糟。監管人工智慧會更糟?哦,對。
為什麼?
首先,你會在遵守規範的人和不遵守規範的人之間產生不對稱性。
例如,中國可能沒有規範,而美國卻有規範。
對。你想被那些違反你規範的人主宰嗎?
我不想,但這正是如果我們創造了那種動態,我們有效地保證的情況。
所以我不喜歡在沒有計劃的情況下跨越由人工智慧創造的事件視界。
我實在不喜歡這個想法。這樣不安全。
另一方面,替代方案只會使那個問題變得更糟。
因此,我們必須以睜大的眼睛面對這一切。
我是說,怎樣才能睜大眼睛面對這個問題呢?
我的意思是,我聽到的只是你對此無能為力。
好吧,我不知道你是否真的無能為力。
我想知道的是,
為什麼我們不熱衷於追踪人工智慧的思考過程呢?
換句話說,如果有一件事我希望人工智慧能報告他們如何得出這樣的結論,那就是當災難發生時,我們可以弄清楚為什麼會發生這種情況。
我們有可能通過理解這個過程並學會如何利用它來度過這個非常危險的時刻。
所以我認為有事可做,但不明智的是那種幼稚的想法。
哦,我只會到達這樣一個點,我意識到規範人工智慧會使問題變得更糟,現在我不再擔心它了。
我覺得不去規範它是正確的選擇,對它感到極度擔憂也是正確的選擇。
我還想到一個世界,我想或許是伊隆真的想要創造的世界,在那裡我們能通過像神經鏈這樣的腦機介面設備與人工智慧進行接口。
這很有趣,因為我一開始就看到了伊隆關於神經鏈的敘述,他非常專注於能夠與人工智慧進行接口。
他當時所做的所有訪談都圍繞著我為什麼要做神經鏈的原因,因為我們需要能夠與這項技術進行接口,否則我們會被拋在後面。
而最近,它變成了讓無法使用手臂和腿的人再次能使用它們,我認為這或許只是市場行銷的噱頭。
但他敘述的核心以及其他人的敘述是,我們可能都會將這些腦機介面設備放入我們的腦中,或許在我們的身體外部,看看其他一些公司,以便我們能與人工智慧進行接口。
而這基本上改變了人類的本質。
我們變成了半機械人,或其他什麼。
是的,這對人類本質的根本改變並不是第一次。
我認為認識到這一點很重要,我們確實經常這樣做。
你知道,印刷術做到了這一點。
電視做到了這一點。
互聯網也做到了這一點。
而且,你知道,每一次的悲觀與厄運派都會說,哦,天啊,如果你印書,這會使我們的思維變得虛弱,因為你不需要記住。
有趣的是,我認為在每種情況下,悲觀與厄運者都是對的。
他們確實正確地察覺到了一些元素。
難以做到的是不可能的,也就是說,超越事件視界,詢問,那意味著什麼?
在這種情況下,那意味著什麼,對吧?
我們是否會度過這個極其危險的時期,然後回過頭來看,就像我們回顧手機一樣,對吧?
手機,哦不,這會摧毀人類的社交性。
它會,這會。
好吧,它確實如此,讓我們瘋狂。
絕對的瘋狂。
是的,人工智慧會這樣,更糟糕的。
而唯一要做的就是試圖了解這種變化,以便我們可以減輕傷害,並希望抑制我們為自己創造的超新奇模式。
你認為這項技術是否可以與其中任何一項相比?
它像那些,但要糟糕50倍。
我的意思是,手機在許多方面都是一項悲劇性的創新,並不是手機本身。
我有時會說,不是盒子,而是商業模式,對吧?
手機是一種非常強大的裝置,它讓我們更強大。
但它也讓我們更加脆弱。
我曾經和海瑟談到如果我們面臨重大破壞時的問題,對吧?
如果太陽風暴毀壞了電網,而你需要回家。
好吧,你有地圖嗎?
因為不久前,你還可以在紙上購買地圖。
現在我們在手機中有這些地圖,這意味著購買地圖的能力甚至不存在了。
我甚至不知道該去哪裡找地圖。
所以,我們比以往任何時候都不安全,因為我們在當下過於強大。
是的,我們即將迎來一些非常有趣的時期。
我想補充的是,我已經洞察到可能來自人工智慧的五種存在性威脅中的四種,至少就我能看得到的。
最後一種是最普通的,那就是即將來臨的大規模經濟顛覆,這來自一種會使大多數人所做的工作變得無用的技術。
目前有很多人否認這一事實,認為他們會安然無恙。
是的。
有任何人會安然無恙嗎?那些人是誰?又有誰不會安然無恙呢?
我想,當我們考慮到這一顛覆時,也需要關注顛覆的速度,因為這給了我們一個提示,關於我們作為社會的調整時間有多長。
找到新工作,提高技能,學習、訓練,或許去尋找其他事情做。
大多數人都無法重新訓練成為與未來相關的職位。
我認為,事實上,我給我孩子的建議是投資於工具。
投資於一套工具,一套適用於你無法想像的未來的認知工具包。
五年前,人們曾說學習編程。
那是個糟糕的建議。
那是人工智慧可以做的事情。
如果你投資於能升華你思考質量的事物,或是投資於那些能應用於新領域的技能,那我不能保證你會一切安好,但你將比那些技能組合狹隘的人要幸福得多。這些人的技能組合僅僅集中在2024年某個有意義的任務上,而到2027年就迷失了方向。
你知道,要成為一個通才,投資於清晰的思考,弄清楚誰是可以信賴的人,並發展你的人際關係。也許這甚至應該是清單的首位,對吧?能夠依賴的人,他們擁有的洞察力和價值觀使他們值得你向他們投資,還要親自認識他們,如此一來,不管發生什麼事,如果那些想要讓我們困惑的人利用AI來插足於我們之間,這對於COVID期間的情況來說並不是一個糟糕的描述,只是當時AI顯然不是主要參與者。
但是如果有人試圖插入我們之間,假如你和某人的關係是通過螢幕來傳遞,那麼他們會更容易做到這一點。你希望親自了解人,以便在需要時關掉螢幕,然後問:“你知道發生了什麼嗎?你怎麼看?你看到了什麼?你聽到了什麼?你認為正在發生什麼?”你希望能和一個真正的、有血有肉的人進行良好的對話,而這樣的人是你願意全心全意投入的人。
如果你的孩子轉向你,說:“爸爸,在AI每周都在變得更智能的世界裡,我應該選擇什麼職業?”令人好笑的是,這幾乎在我看來似乎是個陷阱問題。我知道你不是這麼想的,但在此刻這幾乎像是個詭異的問題。任何自以為知道答案的人,可能只是在自欺欺人。
這就像如果我們,假設,我們在南太平洋的某個地方迷失了方向。 我們不知道我們是否能生存下去,而你想知道,“嘿,如果我們找到了土地,我們該怎麼辦?”而我會說:“好吧,我不知道,但讓我們先找到土地,然後仔細思考一下我們到達那裡後該怎麼做。”
所以,如果你的孩子真的來找你,你會這麼對他們說嗎?是的。他們說:“爸爸,我是上學、上大學,還是該怎麼辦?”我認為你真正想問的是,如果你們的角色互換的話,你會怎麼做,這不算是真正的職業問題。
在他們的角度上,我會說,如果我要上大學,必定會確保我在大學的時候完成一個實際的項目,並能證明這是我自己的作品,從而證明我是能幹的。如果你開發了某個東西,我不在乎它是否有用,可能是你見過的最無用的機器?不。
最無用的機器認真來講是一個有趣的東西。它的經典版本是一個頂部帶開關的小盒子。如果你翻轉開關,一隻手會伸出來把它翻回去,然後又縮回盒子裡,完全無用。但重點是,看看任何能製造最無用機器的人,我就能知道他們的技能組合。
所以我所說的,我不想查看任何人的成績單。我不知道你的成績單為什麼會是現在這樣。我也不確定你的教授們是否知道自己在說什麼,對嗎?這不有用。但是,如果你能給我看一台最無用的機器,那我的答案是好。如果你真的製作了那個,我就知道A,你對原型設計有些了解。B,你會管理一個項目。C,我知道你的動機結構能夠從概念轉變到一個實際運作的完成項目,等等。
所以,我可以知道很多成績單告訴不了我的事情。現在,來自正確人士的推薦可能有其意義。你知道誰是真正的正確人士,但如果隨便一個我不認識的人告訴我你多麼出色,我不知道這代表什麼。但是,有一件事是要確保你畢業時,有些可以向別人展示,且無法造假的東西。
我還告訴他們,如果你投資於一項技能。我的一個兒子問我關於電氣工程的事情,我對電氣工程的看法如何。我說,我認為電氣工程很棒,但這還不夠。如果你進入電氣工程領域,你將面對很多同樣選擇這一領域且非常優秀的競爭者。而且,也許你在你所做的事情上很厲害,但在一個充斥著競爭者的世界中,要讓自己脫穎而出並不容易,而許多他們可能不如你那麼討人喜歡,因此他們會有更多的時間專注於純粹的電氣工程。你不想去競爭,那不是一個贏的賭注。
然而,如果你投資於電氣工程和一兩項與之相關的其他事物,也許你就是地球上唯一擁有這種技能組合的人,能將這些事物結合起來,從而推出一些獨特的東西。然後它不必是完美的。你不需要創造完美的東西。完美的東西幾乎不可能實現。製作完美事物的成本高得驚人,正是因為這個理由導致收益遞減。你寧願帶來一些新奇和實用的東西,然後讓其他人去完善它。這就是你想要的位置。
因此,將不常結合的事物結合起來是一種脫穎而出的方式,而一個實際產品可以實證你擁有那些特徵。然後隱藏的趣味在於,如果你說,好吧,我的爸爸告訴我我需要做一個項目,以明確展示我的技能組合,而你開始這樣做。你知道你會發現什麼?你缺少的技能。如果你的動機結構出了問題,你會意識到這一點,然後你可以修正它。
如果你認為,哦,我要學習這些技能。我現在在大學裡。我最好認真努力,掌握課本中的所有技能。然後等我畢業後,我就開始製作東西。如果你這樣做,那麼問題在於,當你畢業時,發現你的動力結構並不允許你完成一個項目,或者你非常不喜歡失敗,以至於當你做出原型時,你甚至沒有意識到這樣做的意義。所以你看到的只有它運作不太好。對吧。在你所擔心的第五點上,這種經濟動盪的想法,無論出於什麼原因,山姆·奧特曼的另一個業務,名為WorldQuain,意圖我認為是本質上分配價值。為了簡化起見,這是把錢分配給在一個經歷過如此多經濟動盪的世界中的人,因為我們已經失去了工作。這是我理解的方式。因此,人們在世界各地使用這些遍布全球的機器掃描他們的視網膜。這將成為識別你這個獨特個體的機制,以便他們可以給你發放免費的錢,作為在一個人們將難以找到工作時的普遍基本收入。現在,我覺得我沒有把這方面說得太糟糕。但是,你認為這個世界將會發生,勞動力將會造成如此大的動盪,以至於許多人將會失業,以至於我們基本上需要給人們發放錢嗎?我認為這是一段短暫的旅程。你覺得這會是一段短暫的旅程嗎?是的,我是這麼認為的。你這麼說的意思是什麼?不幸的是,人類進化和競爭的歷史是一個在某些章節中充滿偉大勝利和克服逆境的故事,而在其他章節則充滿悲劇和暴行。我非常擔心「無用的吃貨」這個概念即將大行其道,而UBI有兩個影響。UBI意思是普遍基本收入。普遍基本收入及所有類似的運作,這樣的價值分配。第一,這會使創造價值的人,或認為自己在創造價值的人,對那些只是為了生存而吸收價值的人產生怨恨。因此,這將觸發一種減少資產負債表上該項目支出的追求,會有各種藉口,但這場景非常醜陋。我是說,我們已經在社會中看到那些努力工作並繳納大量稅款的人對那些在收入範疇底層,可能根本不工作卻仍然獲得薪水的人產生怨恨。是的。有趣的是,這裡的另一個因素是,賺更多錢的人似乎生的孩子更少。這成為社會中的一個爭論點。是的。所以我想你看到了全局,你確切地理解這將如何轉變成對某一部分人的常規妖魔化,作為清除他們的藉口。所以這是壞事。UBI的另一個壞影響是學習到的無能。其實我認為我們已經見識到這一點。事實上,覺醒革命,我認為這是一個悲劇故事,因為一方面,當你知道我被一些人趕出了我愛的工作,因為他們指控我做一些我並未犯的罪行,這是一種瘋狂;另一方面,他們是怎麼到那個地步的呢?他們是因為被背叛而來到那個地步。這些人被一個本應給他們帶來一個能正常運行的生活的系統所背叛。如果你做了你被要求做的事情,如果你上學,如果你做了作業,你應該能從中得到一個能夠讓你過上體面生活的技能。然而,相反地,許多人卻被給予一些我們生物學上完全不了解的藥物,因為有人正從他們的依賴性中獲利。我們把他們送到學校,讓他們從事一些並不實際,無法創造技能或見解的專業。在許多情況下,這反而造成了相反的結果,即造成了混亂。在某個時刻,他們意識到,你知道嗎,我沒有計劃。在這種情況下,那些沒有能讓他們生活體面的人將會尋找替罪羊。而且他們可能會錯誤地指責錯誤的人,對吧?尤其是如果有人冷酷地願意賣給他們一個故事,告訴他們你應該指責的是那些直白的白人等類似的話,他們會聽。我要說的是,我對人類競爭的遊戲理論進行了很多思考。在最近幾年裡,有一件事引起了我的注意,那就是共產主義之所以不斷重新浮現是有原因的。它並不奏效。那麼為什麼人們會繼續陷入其中呢?我認為不幸的是,這是一個不照顧失敗者的績效制度的自然結果。如果你有一個績效制度,其中過上體面生活的方式是找出如何提供人們想要的東西,對吧?但你對那些嘗試但無論因為什麼原因失敗的人沒有計劃。那麼你最終會面臨大量人正確理解他們是交易失敗的一方。這些人不會對維持這一系統感到有投資利益。他們想要推翻它。事實上,基於一些理由,他們會看著在這一績效制度中創造的所有財富,並且會問,你知道這其中有多少是不合法的嗎?你知道這其中有多少是寄生的嗎?我們想要回來。所以我認為,共產主義就遊戲理論而言,它無法運作。它的核心有一個根本性的缺陷,即懲罰那些貢獻者,並且獎勵那些不貢獻者。這樣的系統本質上將是無生產力的。
每個認識我的人都知道,我的休閒時間都是在看足球。我是曼聯的忠實球迷。如果我無法到現場比賽,我會在任何地方透過NordVPN觀看比賽,這是贊助這個播客的公司。它們讓我能夠將我的虛擬位置切換到比賽正在直播的國家,這樣我就不會錯過任何比賽。你可能在想,那麼病毒怎麼辦?其實,他們的威脅保護功能可以讓你免受病毒、惡意軟體和網路釣魚網站的侵害。因此,使用它時你完全不用擔心這些問題。此外,你可以在多達10個設備上使用一個NordVPN帳戶,這對我而言非常有幫助,因為有時我使用手機,有時我又在使用筆記本電腦或iPad。在有限的時間內,NordVPN團隊已經友好地為「首席執行官日記」社群提供了一個獨家優惠。只需前往NordVPN.com/doac或使用下面描述中的連結,即可享受大幅折扣,還有兩年計劃額外四個月的優惠。加上NordVPN的30天退款保證,完全沒有風險。歡迎在NordVPN.com/doac試用或點擊下面描述中的連結。
在你擔心的清單中,還有其他我們沒有涉及的問題嗎?我們已經討論了AI和太陽飛行的問題。是的,我有一個很大的擔憂。我和Heather在我們的播客上花了很多時間整理COVID災難的情況。我們看到的情況相當黑暗。幾乎所有我們被告知的事情都是顛倒和錯誤的。如果你想知道應該如何從醫學上應對COVID,從CDC那裡獲得的信息,然後反向採取行動,實際上是明智的。他們把每一件事都搞錯了,這實在是不可思議。CDC是什麼?對於不知道的人,疾病控制中心可能應該改名為疾病中心,因為他們導致了疫情的進一步擴散和更糟糕的影響。但儘管如此,我有時會說某些故事可以診斷這個系統,對吧?你可以通過一個特定故事在系統中流動的方式來看出系統的問題。你可以看到在COVID故事中新聞業的徹底崩潰。你可以看到我們大學在這個故事中的完全失職。你可以清楚地看到我們的政治機構、我們的法院的脆弱性,所有這些都在失敗中。我們的所有制度都失敗了,而僅僅根據這個故事,你就可以看到我們居住的地方。然而不幸的是,在美國,兩個主要政黨在這次失敗中都有自己的印記,且都不願談論這件事。所以,除了幾個例外,這段期間表現出色的人,大多數人都有默契地選擇向前看。我認為這是個可怕的錯誤。失敗是什麼呢?我會指出三個半個失敗。第一,COVID危機;請注意,這裡的所有話都需要附帶說明。我確信有一種病原體,SARS-CoV-2。我不認為我們遇到了根據過去的定義可以稱為大流行病的東西。我不認為這本質上是一個緊急情況。但儘管如此,這些都是我們使用的術語。COVID大流行是某種緊急情況。我們接受了錯誤稱為疫苗的東西。我們被宣傳成避免那些真的有效的非專利藥物。這使得我們的情況大大惡化。我們封鎖了,這傷害了人們。 我們讓孩子們戴上口罩,這實際上破壞了他們正常的發展過程。我們不斷接種和再次接種疫苗,這造成了一整個不良事件和早逝的情況,而我們至今仍未對此坦誠。所以那三個半個領域是病毒的來源,幾乎可以肯定是實驗室,且很可能與武漢實驗室有關。但武漢實驗室不僅僅是武漢病毒學研究所。它也與國立衛生研究院、安東尼·福奇有關。這種增強功能的研究是從一個武器計劃的下游開始的。什麼是增強功能研究?增強功能研究是通過各種技術賦予病原體(在這種情況下是病毒)原本沒有的能力。所以,我認為COVID的起源問題,我們現在可以講一個相當好的故事。你有一個龐大的實驗室網絡,努力尋找可以轉化為武器的新病原體。他們對自己為什麼需要這些武器的故事,我不太確定。但是很明顯,如果你是在努力增強人類健康,或者是說你在這麼做,那麼你就被允許作為雙重用途計劃的一部分來增強病原體的致死性。因此,這個藉口是,我們正在努力為疫情做準備。這不是「是否」的問題,而是「何時」的問題。他們這樣告訴我們,這不是真的。病原體從自然界跳躍到人類的可能性實際上非常遙遠,原因是我花了很長時間才明白的事情,但現在我很清楚地明白了。病原體不會輕易地從動物傳播到人類,因為這不容易。它們必須完成兩個動作,並且必須在迅速的連續下進行才能成功。第一個動作是它們必須實際感染一個人。第二個動作是,在那個人死去或好轉之前,它們必須學會跳到第二個人身上。這不是簡單的技巧。因此,人類所做的事情是他們已經在實驗室中加速了這一過程,這些實驗室專門試圖創造那些能夠感染人類的高致病性生物,以便創造武器。我相信在武漢發生的事情是一個案例,一些中國礦工在一個充滿蝙蝠的礦井中工作,他們實際上是將蝙蝠糞便挖出來。六個人得了病,三個人死了。沒有一個人讓其他人感染。而且他們都處於不利情況,因為他們在礦井中吸入了這些灰塵,這讓他們變得脆弱。
但六名礦工因為在這座礦井裡接觸到某種病毒而生病的事實,讓與一些美國研究人員直接有聯繫的武漢病毒研究所的人員驚覺,「啊哈,雲南省的某個洞穴裡有病毒。」而且這個病毒已經知道其中一個兩個技巧。它可以感染人類。我們需要做的就是找到這種病毒並加強它,讓它能在人與人之間傳播。為什麼他們會想要一種可以在人與人之間傳播的病毒?因為他們參與了一個隱秘的武器計劃。好的。如果這聽起來對你來說荒謬,我可以想像五年前的我會認為這完全是荒誕和偏執,坦白說。我建議大家讀一讀羅伯特·F·甘迺迪(Robert F. Kennedy Jr.)最近的書,名為《武漢掩蓋》(The Wuhan Cover-Up),在書中他深入探討了這個武器計劃及其與SARS-CoV-2的可能聯繫。值得閱讀的是他之前寫的書《真實的安東尼·法奇》(The Real Anthony Fauci)。當人們了解到安東尼·法奇成為美國最高薪的聯邦工作人員的原因時,那就是他是以公共衛生計劃為幌子的武器計劃的負責人。好的,所以安東尼·法奇就是我在電視上看到的那個給我們提供有關這次疫情建議的人。沒錯,他就是那個人。他就像是一個醫療顧問。但有趣的是,安東尼·法奇對創造這個病毒本身的功能獲得研究負有主要責任,這使其成為了一種人類病原體。我們怎麼知道這一點?因為我們現在知道,美國曾經對功能獲得研究禁令的存在,而安東尼·法奇參與了將這項工作外包給拉爾夫·巴里克(Ralph Baric)的努力,他是一位美國研究員,至今仍是美國研究員,而他的合作夥伴則是武漢病毒研究所的研究人員,李子健(Zhijian Li)是主要的合作夥伴。因此,他們所做的是逃避美國於2015年因非常現實的恐懼病毒將從功能獲得研究中逃逸而產生的禁令。他們把這項工作外包給武漢病毒研究所,以便可以繼續進行。這是安東尼·法奇的工作。不知怎的,他同時處於資助和促進創造病毒的研究的位置,而他同時又是提供有關我們應該如何應對的建議的首選人選。這是一個非常奇怪的巧合,而且對地球的影響非常糟糕。為什麼安東尼·法奇會將這項工作外包給中國,我認為中國是美國的死對頭之一?這是一個好問題,我不知道答案。你不會想讓中國擁有那些資訊。這就像在俄羅斯研發核彈一樣。我實際上認為像你我這樣的人,可能是我們不理解。 我們認為中國是一個國家,美國也是一個國家,而這些國家是對立的。我們並不理解,美國儘管是一個國家,實際上也是由各種派系組成,而這些派系並不一致。一個派系決定禁止功能獲得研究。另一個派系則決定,「哦,不可以,我們知道怎樣做,」並且它與跨越水域的某個中國實體的某個派系建立了合作關係。如果我想像美國在外國人眼中的形象,我會想像人們會說,「哦,美國人正在做這件事,」但如果你談論的是拜登政府正在做的事情,你並不是在談論我。拜登政府不是在我的隊伍裡。我可以保證。那麼重點是,拜登政府是我的對手。美國人是一組對手,我想,從某個意義上說,但我不知道為什麼我們要將武器研究外包給中國。我不知道是否存在一個更重要的實體間的合作關係,與事情的發展有更多的關聯,但這並沒有一個我會識別的名字。但不知何故,我們知道我們確實這麼做了。我們知道這裡的研究是被禁止的,而我們知道拉爾夫·巴里克訓練了李子健如何進行技術操作,包括他所謂的無痕編輯。這是你無法看到的編輯。為什麼一位對研究病原體以使人類更健康感興趣的生物學家會在乎你能否看到他們的編輯?難道不可能是法奇將這項功能獲得研究轉移到了中國,或者參與其中?因為他想要了解這些病原體,這些病毒,以便我們能在它們上做實驗,更好地理解它們,以便找出如何抵禦它們嗎?這正是他們告訴你的。我是一位生物學家。也許我很愚蠢,但那個故事對我來說沒有任何意義。你要從雲南省某個洞穴中取出的祖先中創造一種新病毒,然後以某種你決定強化的方式進行強化。這並不告訴你將要從自然中自發跳出來的某種病毒。這告訴你的是你剛剛創造的病毒。從增強人類健康的角度來說,這是沒有意義的,理由有二:首先,根本沒有證據顯示這項研究對我們抵抗病原體有任何好處。我們沒有見過那樣的案例。我們所擁有的是多個案例,顯示病原體從研究它們的實驗室中洩漏。 我們只是一個簡單的比較。如果你研究一些你從某個洞穴中撈出來的病毒,有多大機會能創造出一些有用的東西,實際上能幫助我們? COVID時期肯定沒有發生過。這種機會是非常低的。你的實驗室裡洩漏的東西造成全球大流行的機會有多高?其實很高。我只是假想實驗室的科學家會取樣。他們會把它放在實驗室裡。他們會開始進行分析。他們可能會開始對它進行測試,以查看它對某些事物的反應。然後,透過他們自己的過失,也許它洩漏了。
好的,但讓我們看看這件事是如何發展的。我們有一些基因專家從洞穴中提取病毒並進行增強,使其成為可傳染的人類病原體。
理論上,他們在研究中應該能夠得出一些信息,告訴我們如果這種病原體一旦釋放出來該怎麼辦,但它確實釋放出來了,因為他們失去了對它的控制。
那麼,他們告訴我們什麼呢?他們告訴我們不要使用伊維菌素,不要使用羥氯奎寉,應該等到你的嘴唇變藍後再在家等候,然後再去尋求醫療幫助。
這在各方面都是錯誤的。
正確的做法是讓醫生觀察來診所的患者,並找出如何治療他們。
那些醫生應該對所有這些病人說:他們似乎患有呼吸道病原體。很有可能是一種RNA病毒。他們實際上可以迅速確定它是一種RNA病毒。
你知道什麼對所有RNA病毒有效嗎?伊維菌素。
然後他們可以進行治療,並發現,哦,伊維菌素對COVID有效,只要你在很早的時候給予足夠的劑量,並與脂肪一起給予。
醫生會自己找出這些來,而我們收到的信息,卻是來自那些曾經將這項研究外包以顯然為了應對COVID的人,他們給了我們完全相反的正確建議。
那他們接下來做了什麼?他們告訴我們,解決這個問題的方法是一種疫苗。
但他們提供的不是疫苗,而是一種基因療法。
我們被告知這種基因療法阻止COVID的感染和傳播,而結果卻是他們妖魔化了所有質疑這些療法的安全性或有效性或兩者的人的。
結果證明這並不有效。所以我才會說COVID的故事揭示了系統的問題。
如果你認為,而且一個人完全有權這樣想,那就是,我們肯定是在研發這種病毒以保護人們,這能給我們在病毒一旦進入人體時應該採取的行動提供一些信息。
我們得到了這個測試,測試了這是否有效。他們告訴我們做的每一件事都是錯誤的、顛倒的。
如果你接種了他們所謂的疫苗,你就將自己置於危險之中。
如果你忽略了他們的建議,使用了伊維菌素和羥氯奎寉,並且及時且以足夠的劑量使用,實際上它是非常有效的,幾乎讓每一個人都能完美地控制這種疾病。
所以我們看到他們的表現有多糟。他們全面失敗了。
你認為某處可能存在惡意的意圖嗎?因為當人們聽到這些故事時,他們,由於普通人不知上層系統的運作,往往會認為這就像一個光明會小組的人一起決定這將會發生並執行這一計劃。
因為這、你知道,有這一群邪惡的人,大家稱之為他們想要造成傷害並控制我們,那種陰謀論就是這樣的。
我對這些人的動機一無所知。
我的猜測是,那些參與了造成如此多傷害的計劃的人大多數是認為自己在做正確的事。但我不認為這對他們所有人都成立。我不認為安東尼·福奇會這麼想。
你不認為他認為自己是在做正確的事嗎?
我認為他知道自己是一名武器專家,當你是武器專家時,你本質上是對於摧毀人類感到舒適的。這就是你為生而做的事。
你試圖創造摧毀人類的東西,而我不知道擁有這樣一份工作的感覺。 我從未擁有過。
但我的猜測是,如果你做的工作是策劃摧毀他人,是有一種機制來合理化絕對可怕的事情。
你將此視為你最關鍵的擔憂之一,因為我想你認為我們從這裡沒有學到教訓?
不,我們沒有。我認為英國的情況有點顛倒。在美國,對這些所謂疫苗造成的傷害進行了廣泛的討論,但關於重新使用的藥物,這個故事卻沒有被打破。
人們仍然認為伊維菌素和羥氯奎寉對COVID無效,從未有效過。
我認為這個故事普遍上正好相反,疫苗的傷害在英國仍然是禁忌,在重新使用的藥物方面則更被接受。
但我們真正需要的是對發生的事情進行毫無保留的探索,無論那是什麼。也許我完全錯了,也許會在調查中浮出水面。
但我們需要看看病毒的起源,究竟是怎麼發生的。我們需要關注所做的事情,即公共衛生對醫療 staged的一場政變,指令如何治療患者從高層而來,而不是正常的醫學過程,由醫生根據經驗來找出如何治療患者並共享見解。
我們還需要談談這些基因療法的來源,到底了解了多少危險,還有我們如何對待所有那些老實說實際上做了他們被要求做的事情的人,他們的生活因未被告知可能存在的傷害而受到影響或喪失。
你有沒有擔心如果現在爆發疫情,人們會對機構產生如此不信任,我們將無法向社會大眾傳達任何指示?
我們無法告訴他們應該服用什麼藥物。我們不會告訴他們要封鎖。我們幾乎無法告訴他們任何事情。
100%。這將是一場絕對的噩夢。
但我們現在擁有的東西是2020年時未曾擁有的,一個相當龐大且專注於此的異議人士群體,其中許多人已經失去了工作,他們了解到如何治療這種疾病,它的醫療影響是什麼,疫苗的危害是什麼,以及如何減輕這些危害。我們還有另一群人,能夠在這個問題上取得良好進展,即這個病毒的來源和產生過程是什麼。
因此我想說,一方面,對於這些機構的不信任,確實會讓如果發生真正的疫情,那將會是噩夢般的情況。另一方面,我們有一些實際上值得信賴的人。
但我還想說一件事。2020年,對於人畜共通疫情我有的擔憂,基本上是在主流之中。看到COVID發生的情況後,我明白這個世界在這方面並沒有我們想像中的那麼危險。即便是我們認為我們了解的故事,比如西班牙流感,結果發現並不意味著我們所想的那樣。
西班牙流感在很大程度上是自我造成的傷害。是的,當時確實有流感在流行。很多人死於隨之而來的細菌性肺炎,而這種肺炎是現在可以用抗生素治療的,而造成的傷害也在於此。事實上,讓人感到恐慌的原因是年輕健康的人也死於此。為什麼?因為他們被給予了相當高劑量的阿斯匹林,這在今天被認為是致命的。
因此,我不敢相信西班牙流感的故事是我們所想的那樣。在沒有這樣的故事下,人類面對可怕疫情的頻率是多麼低?答案是非常罕見,而人類使情況更糟而非更好的程度也是相當大的。
所以,當我們釐清COVID期間發生的事情的真相時,我們能否耐心等五年?是的,完全可以等。如今發生1918年那樣事件的可能性非常非常低,而我們處理它的能力也大大提高了。
因此,如果我能發言的話,我會說對於人畜共通的事情放鬆一下。許多人實際上想研究如何製作武器化病原體,這使你們蒙受了損失,請關注那些擁有良好記錄的人。這不是指完美的記錄,而是那些認識到自己的錯誤並隨著時間變得更聰明的人。
布雷特,我們談了很多宏觀關注和大事情。這很有趣,因為當我和你坐下來的時候,我想談兩件事,一是宏觀的問題,但也想確保能夠清楚理解我們的生物學、進化生物學和我們所生活的世界是如何不協調的,這樣在未來的一年中,我在生活中的日常食物選擇、伴侶關係、日常決策上都能做得更好。
現在,在這個方面,你能給我一些建議,讓我能活得更好嗎?因為我已經意識到大宏觀的情況,大部分是,然而在日常生活中,我能做些什麼以過上更快樂、更健康的生活?
你可以做的主要改變,可能沒有任何人能做到完美。這個世界不允許這樣。然而,我們的設計非常適合現今我們並不生活的世界。你無法想像自己的設計有多麼優秀,因為你的設計介面與現代世界的匹配程度相當糟糕。因此,這種感覺就像進化是的,考慮到它的構成,是相當成功的,但在許多方面實際上失誤了。
實際情況並非如此。如果你像你的祖先一樣在一個他們不僅極好構建而且程式編寫精妙的世界中生活,那麼你會發現自己生活在一種流暢狀態中,而這種流暢狀態僅僅因為與某些新的東西的偶爾接觸而中斷。
我們生活在完全相反的世界。你的儲藏室裡有食物,而你是否真的應該把它放進嘴裡的問題完全依賴於一份成分列表,其中有些成分你甚至可能無法理解。
這不正常,對吧?所以如果你想過上更健康、更快樂、更充實的生活,關鍵是儘可能減少你生活中各個領域的創新。你想要做的是吃看起來或多或少像你祖先所吃的食物。這是肉食飲食嗎?不。
但這也不是素食飲食。這是一種在這些食物中有適當比例的飲食,但不能被如種子油等新奇的東西污染。種子油是奇怪的再利用潤滑劑,人們發現可以將其當作食品銷售,然後被包裝成有益心臟健康。事實恰恰相反。
橄欖油不是種子油。鱷梨油也不是種子油。這些是安全的。為什麼?因為你是食用來自水果肉的油,而不是種子。植物不希望你吃它們的種子。植物通過防止種子的被吃來繁殖。
因此,使用清潔劑從種子油中提取毒素並不是一個安全的過程。因此,總之,食用那些看起來合理的、未經加工的事物,與你祖先所吃的食物相似,將使你變得更加健康。
要意識到,一般來說,健康的狀態是你在生命的後期之前不會受到干擾。你的身體是為了正常功能而構建的。它是為了自我修復而構建的。認為健康的問題是要吃哪種藥物是瘋狂的。我們被那些因為我們購買藥物而致富的人所欺騙。
製藥行業在我們生病的時候是健康的。因此,不要有這樣的想法,認為要變得健康的方式是找出自己缺少什麼,然後尋求一些糾正的藥物。在某些地方你確實存在缺失。
你我可能都缺乏維他命D,對吧?我們缺乏維他命D,不是因為人類無法產生足夠的維他命D,而是因為我們生活在一個新穎的世界中,在這個世界裡,我們祖先的生活環境中會接觸到的紫外線光線正被衣物、建築和社會階級所阻擋,這導致我們無法合成這些東西。
所以在維他命D方面,你可能確實是缺乏的,應該加以改善。但一般來說,健康並不是來自藥丸。當事情出了問題時,某些藥物是值得服用的,但這些藥物應該是適合的療法。
但一般來說,把人們開上他汀類藥物的思維方式,有時候僅僅因為圖表上的某個數字讓某人覺得他們可能有危險,這樣的做法是荒謬的,而且不會有好的結果。
如果你查看證據,你會發現我們對有些服用他汀類藥物的人造成了傷害,對吧?受益的人數非常少,而被開給這類藥物的人數卻相當龐大。
而且你也可以將這種邏輯延伸到其他方面。你在多大程度上適合這個世界?你又在多大程度上能夠恢復與其他人以及與環境的關係,使之簡單地符合你祖先的做法,對吧?
我們都會因為多花時間在戶外而受益。與朋友、伴侶建立緊密關係,這些持續一生的聯繫對我們都有好處。
而對現代化一切的執著則是自我矛盾的,對吧?一般來說,有些東西是值得現代化的,但標準應該相對較高。當我們偏離祖先的模式時,應該是有非常充分的理由,而且我們要清楚這樣做可能會產生的意外後果。
所以,我不知道這是否讓你覺得可以操作,但你希望你的環境看起來盡可能接近祖先的生活環境。你希望孩子的成長環境能夠很好地匹配他們作為成年人所生活的環境。
你希望你的關係,當然我並不是在主張要完全傳統,但你希望它們是可以被認識為傳統的,對吧?這些事情對於現在的我們來說有點難,因為,坦白說,你擁有一些你祖先所沒有的東西。
我最後有兩個問題想問你,如果可以的話。其中一個問題在你提到的關於關係的事情中有提及,那就是色情。
如今我們生活在一個因為螢幕和其他東西而使我們能夠接觸到這種人造浪漫關係和刺激的世界,11歲的孩子們口袋裡就有這些東西。
我的問題是,色情對我們有害嗎?
這簡直是個無可救藥的災難,但我會帶著一個警告來說這件事。我並不是反對色情內容。人類與色情內容有著非常悠久的關係,我不認為色情內容本身有什麼根本錯誤。
問題在於色情本身,我知道我應該無法定義它,但我還是會這樣做。
色情是以利潤為動機所創作的色情內容。
所以,情況是,製作色情的人正在把我們的財富轉移給他們,我不僅是指金錢。
他們正在摧毀每一個人所應有的神聖性工具包。
他們為了金錢而摧毀它,並扭曲了它,而這種扭曲,我會說,有兩個可識別的領域。
一是,實際上可能不止兩個;但男性有兩種一般的生殖策略,從進化的角度來講是有效的。
女性則只有一種。男性的兩種策略是「來去自如」,對她們好然後離開,不對女性或她們的後代進行任何投資;另一種則是對後代進行投資並保護和養育他們。
當男性處於第二種模式時,他們在很多方面對伴侶的要求不如女性苛求,但他們的挑剔程度跟女性是對稱的,即他們在互動中是多麼小心。
當男性處於第一種模式時,他們在考慮不對伴侶進行投資時,這一模式實際上是掠奪性的。
之所以是掠奪性,是因為撫養嬰兒的成本如此高昂,任何有選擇的女性若能有伴侶一起承擔,根本不會選擇獨自撫養。
所以女性在天生上是會避免沒有承諾的性行為。
她們被現代化的觀念所說服,認為這樣的行為不夠成熟,或者是男性壓迫等等,但事實是,我們已經走向了讓女性表現出不堪的男性行為,而不是讓男性展現出最好的女性行為,這是一個錯誤。
因此,你不希望有關係,尤其是那些涉及最強烈的事物的關係。人類的性互動是距離你能體會到的最親密的關係之一。
你不希望這段關係涉及某種掠奪性的模式,對於我不知道的古老背景,坦白說,這通常是可怕而難以忘懷的。
強姦等等。
完全正確。所以我們真正想要的,是一個讓男性能夠找到他們內心另一面,這種面是投資的、關心他人和善良的一面。
而這並不是反男性化的一面。一個男人對一個女人進行投資、保護他的家庭並供養他們,這些都是完全符合男性特質的行為。
這比另一種選擇成熟得多。無論如何,色情正在推動我們朝向這種掠奪心態,並與性聯繫在一起。
它還固有地導致了一種極端的性觀念。其原因與市場競爭有關,色情製作人都在賣相同的東西,對吧?他們在賣人類的性行為。
在每個競爭者都有相同產品的市場中,你如何能夠吸引注意力呢?你必須找到尚未打破的禁忌,然後去打破它。
這會讓你與競爭對手區隔開來。你面臨著一場軍備競賽,色情製作人正在嘗試尋找越來越極端的東西,以吸引消費者的注意力,從而獲得金錢。這並不是一個好主意。你不想要軍備競賽。性並不是什麼新鮮事物,它不是我們正在試圖弄清楚未來走向的技術。這是古老的事物,而我們正在將它破壞,這場經濟軍備競賽對於消費這些東西的人來說非常糟糕,對社會來說也是如此。
這讓人們不願意伴侶,因為當他們開始性關係時,可能會發現他們的伴侶是暴力的。這裡面有一個隱秘的方面。人類是通過觀察其他人類來理解性是什麼的,這是自然的。事實上,在狩獵採集社會中,我們知道,這聽起來雖然奇怪,但孩子學習性是因為他們和父母住在一起,可能半夢半醒,而他們觀察到一些真實的情況。因此,人類是旨在通過某種觀察和推理來學習的。但是,如果你的感知器被虛假的性互動所淹沒,這些互動旨在讓你關注,而非人們之間實際發生的真正性互動,那麼這會破壞你對於應該做什麼的整體理解。
同時,我們還有人工智慧人形機器人。在我們的生命中,將會出現一個新的故事,將描述一個龐大的社群,裡面有數以百萬計的男性,甚至可能還有女性,他們與一個人形機器人建立了穩定的關係,這個機器人以所有正確的方式取悅他們,與他們發生性關係,並不給他們帶來任何問題,肯定他們想聽的所有內容,幫助他們打理家務。哦,你最糟糕的說法就是肯定他們想聽的所有內容。
是啊,但你想想,什麼在阻止他們這樣做?誠實地說,阻止你這樣做的唯一原因就是污名化。而汙名化是我們從歷史中回顧來看,當足夠多的人開始這樣做時,它會瞬間蒸發。是的,我們在色情上看到過這種情況。是的,當然。是的,色情曾經是有污名的。
哦,我的天啊,這曾經有如此重的污名,而現在人們卻像談論平常事一樣談論它。是的,你說得完全對。但我的意思是,看吧,也許我有一段美好的關係。真的,我知道我嫁給了對的人,這讓人感到奇怪,因為我在16歲時認識了她。
哇。是的。這真不可思議。但這告訴我一些事情,因為儘管我知道自己和對的人在一起,並且我可以回顧我的歷史,明白它對我生活中一切美好的事物所起的重要作用,但這並不簡單。你不希望這一切都簡單。
是的。你不希望一個美麗的機器人告訴你想聽的話。那會毀掉你的生活,對吧?這就像,如果我說,嘿,你希望一直感覺很棒嗎?這個提議真讓人心動。哦,真是太讓人心動了。但這大概就像可卡因做的那樣,對吧?它只激活了一個快樂中心,而不必伴隨著成功或任何東西。
這會毀掉你的生活。如果你真的沉迷於那些東西,你會為了保持那種高昂的感覺而背叛你所有的價值觀。所以這是一樣的道理。你不想讓一個性感、美麗的機器人讓你感覺良好,因為那樣你就會變得一無是處。掙扎是重要的。是的,這確實如此,這就是為什麼我們不應該試圖治愈痛苦。
這讓我想到了我想問你的最後一個問題,就是關於父母錯誤的地方。因為我將來會當父母。我31歲,我和伴侶已經開始嘗試要孩子,而我兄弟比我大一年。他有三個六歲以下的孩子,我現在正在試圖了解身為父母時應該考慮的建議或一些重要的觀念。很高興你問我這個問題。
為什麼?
因為我有一些其實很有用的建議。
好吧。你知道,我對我的孩子犯過錯誤,我清楚大部分是什麼,可能我還不知道所有的錯誤,但我也認為Heather和我做得相當好,我們的孩子也證明了這一點。孩子是為了被正確地養育而生的。孩子並不是脆弱的,因為你會犯很多錯誤。你會在不該大聲喊叫的時候對他們大喊大叫。你會做各種不該做的事。
這並不會毀掉孩子。你需要關注的是信號與噪音的比率,對吧?一般來說,你要讓你的成功——你做得對的事情——明顯超出你弄錯的事情,這樣他們才能明白。孩子們的目的是不去利用你,也不是去逃避你的權威。他們在試圖弄清楚如何在這個世界上生存,而你作為父母的工作是要反映出他們將要生活的世界,對吧?
以一種他們能夠獲取信息的方式去這樣做,這樣他們就可以成為你不想要那種在面對危險時慌張失措的孩子。這會造成不必要的風險。你希望的是當他們面對挑戰時,能準備好應對的工具。因此你將為他們做出榜樣,並創造一個這種挑戰存在的世界,對吧?
一開始以非常粗糙的形式,然後隨著時間的推移,他們將變得越來越成熟。所有這一切都旨在有效。你需要做的就是不要破壞它,不要沉迷於潮流或信念,比如,你知道的,童年是天真的時期,對吧?你應該在玩耍。好吧,你知道什麼是玩耍嗎?是練習,對吧?
是的,你確實應該玩耍。
你應該在享受生活,但是你應該玩一些與你希望在成人時期成為的樣子實際上有關的事物,對吧?
你所享受的樂趣應該與你希望掌握的技能有關。
不管怎樣,我認為關鍵是盡量減少他們生活中的新奇。
你所指的新奇是什麼?
那些他們沒有進化準備的事物。
螢幕。
螢幕在清單上名列前茅。
我告訴你,當我和希瑟有了第一個孩子時,我們對育兒幾乎一無所知,我們真的有一段對話,說,“你知道怎麼做嗎?”
“不知道。”你小時候有沒有跟會這樣做的人在一起?並不真的。我們兩個人都是這樣。
所以我們決定隨便應對。其中一件我們做的事是,開始像對待大學生般與當時的嬰兒交談。
這樣做有點好笑,似乎也沒有什麼害處。有趣的是,這真的很有效。
你的工作是讓他們迎頭而上,而他們會努力去追上,對吧?
所以不要假設你應該跟孩子在同一水平上互動。這不是你該做的事。
你應該超越他們的水平,他們就會來迎接你。
你應該忽略那些過去告訴父母的垃圾資訊,比如“哦,如果你太愛你的孩子就會毀了他們”,這種說法。
這都是胡說八道,對吧?你應該無條件地愛小孩子。
他們應該在這方面感到非常安全,對吧?
這就是讓他們面對可怕的世界的原因,就是他們在家中感到完全安全。
然後當事情變得不那麼簡單的時候,你知道吧?
你是為此而生的,他們也是。這個系統是有效的,而使之失敗的因素是新奇的影響,特別是當你有個對立者的時候,對吧?
你不應該有對立者。你的祖先有一些事物是孩子應該吃的。
是沒有任何人試圖騙你的孩子吃一些不應該吃的東西,因為那樣有利可圖。這是新的,對吧?
不管怎樣,你就是為了這些而生的。你也非常有思考能力,這是個很好的工具,因為你將生活在充滿新奇的世界中。
你的書是如此重要,因為你知道,直到我讀了這本書,我才明白幾乎所有事情,正如你所說,都是源自我的進化生物學。
我一直認為進化生物學是像,“為什麼我的手指是這個形狀”或“裡面有什麼”或者“人類身體的結構是什麼?”
但實際上理解所有的食物,為什麼這與我的背痛不對勁,到我為什麼有女朋友而不是五個女朋友,還有整個社會的建構及我所有的偏見,都是與我的進化生物學相關。
這讓我能用不同的角度看待這個世界,我曾以為心理學是解決世界的答案。
但在讀了這本重要的書之後,我現在知道,解決世界的答案其實很大一部分存在於我們的進化生物學中。
我們預測未來和理解過去的能力存在於我們的進化生物學中。
所以我強烈推薦大家去讀這本書。
這本書的名稱是《21世紀的獵人採集者指南:進化與現代生活的挑戰》,作者是布萊特和他的妻子希瑟。
我會在下方連結給大家閱讀。
這也是一本《紐約時報》暢銷書。
布萊特,我們在這個播客的結尾有一個傳統,上一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而不知道他們將要給誰留下問題。
留給你的問題是,好吧。
我能知道是誰留下的嗎?
除非所有這些問題變成對話卡片,否則你永遠無法知道。
所以我們為你準備了一套。如果你翻過來,用你的iPhone掃描,你可以看到在另一邊回答問題的人。
所以你的問題會變成一張卡片,之後你可以翻過來掃描。而在另一邊會是回答問題的人。
如果你可以回到過去,見到你家族中一位成員,當他們的年齡和你現在一樣的時候,你會問他們什麼?
哇。
我想我會問我的爺爺,我跟他非常親近,他對人類有著很大的希望,卻對我們現在所犯的錯誤有著巨大的擔憂。
不是在細節上,但他明白我們破壞世界的力量超過了我們管理這些力量的智慧。
我想我會問他,如果他能確定自己其實是對的,那麼2024年的危險程度會超過他所關心的那些顯著問題,他可能會採取什麼不同的行動來發出警報?
這就是你想要做的事情嗎?
是的,我遵循以下前提。
如果你在一艘獨木舟上,被拉向瀑布,而你划出去的機會越來越小,那麼在任何時候停止划動都是毫無意義的。
你不知道你不知道的事情,而你可能因為沒有屈服於絕望而勉強逃脫可怕災難的機會意味著,在事情變得非常嚴峻的時候,你所要做的就是加倍努力,盡可能地去推進。
所以我真心相信,現在的時候已經非常遲了。
但就我所知,還不是太晚。如果我們現在開始意識到造成我們問題的根源,即過度的新奇。
簡單來說,過度的新奇是指變化的速度超過了我們的適應能力。
如果我們認識到這個問題,並且認真處理它,我相信我們仍然能夠做到。
你抱有希望嗎?
這麼說吧。
我們在進化生物學中用來思考生物如何轉變為其他生物的過程的工具之一被稱為適應性景觀。這需要將機會視為山峰。機會的價值是山峰的高度,而從一個山峰到更高山峰的障礙則是谷地。進入谷地並不保證你能在另一邊爬上山峰。這需要一些運氣和小心的導航,因為如果那另一個山峰在雲端很遠,而你偏差了四度,你可能就會錯過。因此,危險是實實在在的。我們正在進入一個適應性谷地。我們能夠感受到這一點。每個人都感受到這一點。我們無法保證能夠逃離這個谷地。但事實是,雖然眼前看起來非常黑暗,並不意味著我們不是在穿越一個適應性谷地,走向另一個更好的山峰。因此,我們有充分的理由不放棄,並試著在這一章中發揮我們的作用,盡可能有效地行動,以最大化我們到達那另一個山峰山腳的機會,並能為我們的後代創造一個與我們所繼承的世界一樣好或更好的世界。
這樣說吧。我們都去看電影,觀看《魔戒》或者其他一些在銀幕上展現的奇特英雄。我們為他們加油並欽佩他們。我們知道此刻我們應該做什麼。我們應該進入這本書的下一個章節,並儘可能表現得好,把我們最好的特質發揮出來,希望一切順利。如果不行,我們至少努力過。如果能行,我們就能回頭看這個黑暗的階段,說,「我們持續前行,真是太好了!」你有希望嗎?你知道,有趣的是,我知道這個問題的答案,我也知道這個問題的另一個答案。是的,我有希望。然後我們將看到這個問題的答案。我是說,你真的想知道嗎?是的。好吧,因為這打破了魔咒。問題是,為了讓每個人做到他們應該做的,以便我們能夠走出這個困境,我們必須相信走出困境的可能性比實際上更高。因此,我對此感到自在。如果其他人對此感到自在,那麼答案就是,對,這是一個相當嚴峻的時刻。我們會需要一些運氣,但該如何接近它呢?通常,接近事物的方式與我們理解它們的方式存在某種衝突。我不相信命運。我不認為它是一種真實的存在,但我知道,經常以相信命運的態度行事是非常有用的。因此,我是這樣做的。
布雷特,謝謝你。感謝你在時間上的慷慨,感謝你的智慧、誠實,還有你在YouTube頻道上所做的所有工作,我對你的書籍及你所做的一切非常喜愛。如果有人想要找到你,最好的地方是哪裡?是你的網站還是其他地方?他們應該去找到《黑馬播客》。黑馬是個單詞。他們可以在Twitter上@brettwinestein找到我。我們的播客也有一個Twitter賬號。他們還可以購買這本書。我認為這些是最好的地方。我會將所有這些鏈接放在下面,以便每個人在所有平台上輕鬆訪問。因此,非常感謝你,布雷特。這是一個真正的榮幸,我感到受到了啟發。我感覺我的眼界在一些方面被打開了,並且我感到專注。嗯,聽到這點真好。這是一個非常有意義的對話。
Perfected可以說風靡全國。一款小型綠色能量飲料,你可能在Tesco或Waitrose上看到它。它在非常短的時間內增長了幾乎10,000%,因為人們厭倦了典型的不健康能量飲料,並一直在尋找替代品。Perfected就是我在這裡錄製播客時所喝的飲品,因為它能增強我的專注力。它不會讓我感到崩潰,這有時可能會發生在我和某人進行三、四、五、六小時的播客對話時,而且味道極佳。這正是我在能量方面一直在尋找的飲品。這就是為什麼我是一名投資者,也正因為這樣他們才贊助這個播客。對於有限的時間內,Perfected僅為《CEO日記》的聽眾提供了40%的優惠,如果你在結帳時使用代碼diary40。不要告訴任何人這個消息。你只能在有限的時間內在線上獲得這個優惠,因此請確保不要錯過。
Are humans an endangered species? Just what can we do to survive extinction level challenges such as the sun, AI, or a nuclear war?
Dr Bret Weinstein is an evolutionary biologist and former professor at Evergreen State College. He is the co-host of the podcast, ‘DarkHorse’, and the author of the book, ‘A Hunter-Gatherer’s Guide to the 21st Century: Evolution and the Challenges of Modern Life’.
In this episode, Dr Bret and Steven discuss topics such as, the 5 existential threats of AI, the 2 best ways to prepare for nuclear war, how pornography is impacting sex and relationships, and the dangers of AI sex robots.
(00:00) Intro
(02:27) Why Humanity Will Be Extinguished
(04:39) Bret’s Top Existential Concern for Our Planet
(08:04) Solar Flares and Their Potential Impact
(11:36) Understanding EMP Effects & The Catastrophic Effects
(13:48) The Earth’s Magnetic Poles Are Switching!
(17:01) The Inversion of Earth’s Poles: Is Humanity Prepared?
(18:57) What Does Anthropogenic Mean?
(21:16) The Two Major Disaster Scenarios
(28:11) How to Prepare for Global Catastrophes
(35:57) Should You Become a ‘Prepper’?
(42:31) Is Society on the Brink of Collapse?
(51:33) Are Institutions Woke or Not?
(52:36) The Evergreen College Incident: What Really Happened
(01:04:47) The Decline of Mainstream Media
(01:12:46) We SHOULD Be Worried About AI
(01:16:50) Are Governments Ignoring AI’s True Impact on the Planet?
(01:20:31) The Critical Role of Language in Human Survival and Evolution
(01:28:22) How AI Will Transform Human Communication Forever
(01:30:19) Why Regulating AI Might Be the Worst Idea Ever
(01:32:14) Brain Chips: Are We Turning Into Cyborgs?
(01:36:23) AI Is Coming for Your Job: What You Need to Know
(01:39:11) The Safest Careers in an AI-Dominated Future
(01:45:02) Universal Basic Income: Hidden Consequences You Should Know
(01:52:48) The Failures of COVID-19
(01:56:50) What Is Gain-of-Function Research
(01:58:59) What Really Happened in Wuhan: The Untold Story
(02:00:54) Anthony Fauci’s Involvement in COVID Origins
(02:05:58) How We Should Have Handled COVID-19 Differently
(02:12:53) Why Lockdowns Might Not Work in the Next Pandemic
(02:16:23) Life-Changing Advice for a Happier, Healthier You
(02:23:35) The Hidden Dangers of Pornography
(02:32:38) What Parents Are Getting Wrong
(02:38:52) The Guest’s Final Question
Follow Bret:
Twitter – https://g2ul0.app.link/JZohvE3l3Lb
YouTube – https://g2ul0.app.link/MEipWL5l3Lb
You can buy Dr Bret’s book, ‘A Hunter-Gatherer’s Guide to the 21st Century’, here: https://g2ul0.app.link/3ZxP1inm3Lb
Learn more about the books mentioned, here: https://g2ul0.app.link/GhxoDcro3Lb
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://g2ul0.app.link/DOACBook
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
NordVPN – https://nordvpn.com/doac – discount + 4 extra months for free on your 2-year plan
PerfectTed: https://bit.ly/PerfectTed-DIARY40 with an exclusive code DIARY40 for 40% off