AI transcript
0:00:08 Mr. Morgan Housel is the author of The Psychology of Money,
0:00:10 one of the best-selling business books of this decade.
0:00:14 He can help anyone build wealth and change their life.
0:00:17 The world is split between people who don’t know how to start making money
0:00:20 and people who don’t know when to stop making money.
0:00:22 And if you are stuck in a low-income job,
0:00:25 you feel like you don’t have the opportunity to generate wealth.
0:00:28 But once you realize that opportunities are available for everybody,
0:00:31 you can choose where you want to live, what job you want,
0:00:33 when you retire, because you can be rich.
0:00:34 Prove it.
0:00:36 People like Ronald Reed, he was a janitor.
0:00:39 What does it take to amass Mr. Reed to $8 million fortune?
0:00:42 He’s a fascinating story of somebody who became rich
0:00:45 despite not having the skills that you normally associated with wealthy people.
0:00:48 Then there’s Warren Buffett. It’s worth $100 billion.
0:00:51 But the real secret to their success is investing.
0:00:53 My parents are a great example of this.
0:00:55 We were very poor, no financial background.
0:00:57 And they have like minimal financial interest,
0:01:00 but now they probably be in the top 3% of professional investors.
0:01:04 If you want to do well with money, you don’t need to be a genius.
0:01:07 If you have endurance in your investing, you’re going to be filthy rich.
0:01:09 But when most people say, I want to be a millionaire,
0:01:12 what they actually mean is I want to spend a million dollars.
0:01:15 I want some nice clothes, a bigger house, the nicer car.
0:01:17 Ask yourself, what is your relationship with money?
0:01:20 If your expectations rise faster than your income,
0:01:21 you’re never going to be happy with your money.
0:01:22 That’s the problem.
0:01:26 So if I have 100 pounds, what’s the first thing that I should do?
0:01:28 I keep it as painfully simple as I can.
0:01:31 So ladies and gentlemen,
0:01:36 you’re about to meet the man whose book changed my entire life
0:01:38 as it relates to money and finance.
0:01:41 About four or five years ago, my brother,
0:01:43 who’s an investment banker, said, Steve,
0:01:45 there’s one book I need you to read about wealth,
0:01:47 investing and money and finance.
0:01:50 And he passed me a book called The Psychology of Money.
0:01:54 That book changed my fortunes.
0:01:57 It is the reason I’ve been a successful investor
0:02:00 and it’s the reason I’ve been able to hold on to my wealth
0:02:01 and build it.
0:02:02 It’s this man.
0:02:04 And that’s the reason why you need to stay tuned
0:02:06 and listen to this episode.
0:02:17 Morgan, you wrote what I would consider
0:02:22 to be the greatest book on money and finance ever written.
0:02:25 I say that because I remember when I came into money,
0:02:29 when I was 25, 20, no, 27, 27, 28 years old
0:02:30 and my brother turned to me and said,
0:02:32 there’s one thing I ask of you.
0:02:35 He said, you have to read this book
0:02:36 called The Psychology of Money.
0:02:38 It will stop you losing all of the money
0:02:40 you’ve just earned from your career.
0:02:42 And it changed my life.
0:02:44 I’ve talked about it for years and years ever since.
0:02:47 And that’s why I was so keen to have this conversation with you
0:02:48 because I really believe if people choose
0:02:50 to listen to this conversation,
0:02:52 it stands the chance of changing those two.
0:02:53 So let’s begin.
0:02:54 Why?
0:02:57 Of all the things that you could do with your life, Morgan,
0:03:01 why are you writing books about the subject matter
0:03:02 that you explore?
0:03:02 What is the reason?
0:03:04 Well, first, that’s a big statement
0:03:05 that’s a lot to live up to.
0:03:08 It’s kind of scary to hear that because I’ve often been
0:03:09 and this gets to the why.
0:03:12 I’ve just find it as selfish writing,
0:03:15 where I write for an audience of one and that is me.
0:03:18 And I like to think of myself as a pretty selfless person,
0:03:20 but for writing, I don’t try to say,
0:03:22 I’m going to write a book for this person
0:03:24 or that person or that audience.
0:03:26 I write what I’m interested in and I write it
0:03:28 in a way that I think is interesting.
0:03:30 And I try to solve my own problems.
0:03:31 And then I take a leap of faith
0:03:33 that if this is interesting to me
0:03:34 and it’s going to help me,
0:03:36 maybe it’ll help somebody else.
0:03:38 That’s very different from the traditional writing style
0:03:40 of saying, know your audience.
0:03:42 Know your audience very quickly turns
0:03:44 into pander to your audience.
0:03:45 And I think a lot of people,
0:03:46 maybe they don’t even know it,
0:03:48 but if they read a book and they don’t necessarily like it,
0:03:50 it’s because they were being pander to.
0:03:51 They were being spoken to in a way
0:03:53 that a person would never speak to them in real life.
0:03:56 So I just, this is almost like my diary, I think,
0:03:58 in terms of these are the topics
0:04:00 that I found interesting for myself.
0:04:02 And so I guess that’s the why.
0:04:04 I feel like I’ve really found myself in a career
0:04:07 where I can just figure out my own problems
0:04:09 and try to figure out what I think
0:04:11 and what’s interesting to me
0:04:12 and then kind of put it out to the world
0:04:14 and then hope that other people will enjoy it.
0:04:16 Let’s start with the psychology of money.
0:04:17 What is the benefit to my life
0:04:19 if I understand the things that are written
0:04:20 in the psychology of money?
0:04:21 Well, let me start with,
0:04:24 I think most finance books will,
0:04:26 their answer to that question would be,
0:04:27 when you’re done with this book,
0:04:29 you will know how to pick stocks better.
0:04:31 You will know how to balance your checking account
0:04:33 or what credit cards that you should use.
0:04:35 For my book, I think when you’re done with it,
0:04:38 I hope that you will just look in the mirror
0:04:39 and say, who am I?
0:04:41 Which is kind of what I did with this,
0:04:43 trying to figure out who I am and what I want
0:04:45 and why I was insecure,
0:04:49 why I wanted to show off to other people the car that I drove.
0:04:51 So if you become more introspective about who you are
0:04:53 and what you want out of life
0:04:56 and what money can do for you and cannot do for you
0:04:58 and become a little bit more introspective
0:05:01 about why you think about where you are
0:05:04 in the social hierarchy and greed and fear
0:05:06 and why you think about these things that you do,
0:05:09 I honestly think that, I hope at least,
0:05:10 because it was this way for me,
0:05:12 that when you’re done with the book,
0:05:14 that’s kind of when the learning begins
0:05:19 because maybe this will just spark a bit of curiosity for you
0:05:20 to then go for a walk
0:05:23 and think about what you want out of life and whatnot.
0:05:25 So I think most books, when you’re done with the last page,
0:05:26 the learning is done.
0:05:28 This, I hope, is just spark something in you
0:05:30 that will get you to think more clearly
0:05:32 about what you want with money
0:05:34 and what money can and cannot do for you.
0:05:37 Part of that journey of understanding what you want
0:05:40 helps you to define the word on the front of this book, wealth.
0:05:42 What is your definition of wealth?
0:05:45 Well, I made up these definitions in the book.
0:05:47 So these are just my things that I made up,
0:05:52 but I defined rich as you have enough money to buy what you want,
0:05:54 to pay for your mortgage, to make your car payment,
0:05:55 to go out to dinner with your friends,
0:05:56 you have money in the bank.
0:05:58 Wealth, I think, is very different.
0:06:01 Wealth is money that you did not spend
0:06:02 and maybe you will not spend.
0:06:04 So wealth is hidden.
0:06:07 It’s the money that you didn’t spend on a car.
0:06:09 It’s the money that you didn’t spend on a big house.
0:06:11 You didn’t spend on jewelry.
0:06:13 And that’s really important because wealth
0:06:15 that’s saved up the unspent money
0:06:18 is what gives you independence and autonomy
0:06:19 and just the ability to wake up every morning
0:06:22 and do whatever you want with your life.
0:06:25 And so I think separating that is really important
0:06:28 because when most people say, I want to be a millionaire,
0:06:32 what they actually mean is I want to spend a million dollars.
0:06:32 That’s what they mean.
0:06:35 And when I think about being a millionaire,
0:06:36 I think it’s you have a million dollars
0:06:38 that you’re not going to spend
0:06:40 and that because you’re not going to spend it,
0:06:41 you have this giant cushion
0:06:43 that will give you independence and autonomy.
0:06:45 And so you can wake up tomorrow and say,
0:06:46 I can do whatever the hell I want today.
0:06:48 I can work for who I want.
0:06:50 I can work for as long as I want.
0:06:51 I can retire when I want.
0:06:52 The world is yours.
0:06:54 Like every bit of savings that you have
0:06:57 is a piece of your future that you own.
0:07:00 It’s you’re just buying your time in the future
0:07:03 so that it’s yours and you can do whatever you want with it.
0:07:05 And that to me has always been the goal.
0:07:07 There’s a quote from Charlie Munger where he says,
0:07:09 I never wanted to become rich.
0:07:10 I just wanted to become independent.
0:07:12 And that when the first time I read it,
0:07:13 it was like, that’s me too.
0:07:15 That’s what I want.
0:07:16 I don’t want a Lamborghini.
0:07:18 I don’t want a mansion and a yacht.
0:07:20 I want to wake up every morning and just say,
0:07:22 whatever I want to do today, it’s mine.
0:07:23 Nobody’s going to tell me where to work,
0:07:25 when to work, what to do.
0:07:26 It’s all me.
0:07:28 And to me, for not just work,
0:07:30 but for your family life, for your health,
0:07:32 for your mental sanity,
0:07:33 there’s nothing more important than that.
0:07:36 It sounds like you’re talking about your father.
0:07:40 My dad, he has such an interesting background.
0:07:42 My mother too, their background is so crazy.
0:07:45 And I didn’t realize how crazy it was until I was an adult.
0:07:47 The early part of my childhood,
0:07:50 when my parents were in school, we were very poor.
0:07:50 My parents were students,
0:07:52 living off of student loans and grants.
0:07:53 We had no money.
0:07:56 And then my dad became a doctor when I was 12 or 13
0:07:57 and things changed.
0:07:59 It wasn’t, we were not rich,
0:08:00 but things got very comfortable.
0:08:03 And what was really important is that the frugality
0:08:05 that my parents had to have when they were poor,
0:08:07 stuck with them.
0:08:09 Even after they started making a little bit of money.
0:08:10 They didn’t buy Lamborghini.
0:08:12 No, no, we grew up in a very modest house.
0:08:13 It was a nice house.
0:08:15 And we took some decent family vacations.
0:08:17 But we always lived well below our means,
0:08:18 way below our means.
0:08:19 Did that confuse you?
0:08:21 Because you must have known that your dad had the money.
0:08:24 Yes, particularly when I was probably like 16, 17,
0:08:27 and I could learn how much does a doctor make.
0:08:28 You can go look it up and figure it out.
0:08:30 And then it was like,
0:08:33 I definitely looked down on my parents at that age
0:08:36 because I was like, I know you can afford a better car.
0:08:38 I know you can buy me better Christmas presents.
0:08:40 I know we can afford a bigger house.
0:08:43 And you’re not doing it because you’re mean.
0:08:44 I think that was my view.
0:08:47 And then it really clicked about 10 years ago.
0:08:49 This is not that long ago.
0:08:50 So my dad is an ER doctor,
0:08:53 which is one of the most stressful jobs that you can imagine.
0:08:56 It’s literally people dying in your arms every day.
0:08:58 And he did this for 20 years.
0:09:01 And after 20 years of doing this night shifts,
0:09:05 children dying in your arms literally every week.
0:09:07 He said he had had enough.
0:09:08 It was a lot.
0:09:09 He put in his dues.
0:09:10 He did it for 20 years.
0:09:11 And he said, I’m done.
0:09:12 I’m going to retire.
0:09:13 And the reason he could do that
0:09:15 is because he had saved up so much money.
0:09:17 He was living well below his means.
0:09:18 They had a very high savings rate.
0:09:21 The moment he woke up and said, I want to be done, he was done.
0:09:21 And that was it.
0:09:24 And if you contrast that with so many other people,
0:09:25 including some of his colleagues,
0:09:28 who were also burnt out at age 60,
0:09:30 who were also burnt out
0:09:32 by having people die in their arms for 20 years,
0:09:33 they wanted to retire and they couldn’t.
0:09:35 Because they had the bigger house,
0:09:37 because they had the nicer car,
0:09:39 that I thought that we should have had
0:09:40 when we were growing up.
0:09:43 And when they quit
0:09:45 and moved on to their next phase of life,
0:09:46 they got so much happier.
0:09:50 And so it was like, this was 10 years ago.
0:09:52 I was in my late 20s at this point.
0:09:53 I was like, now I get it.
0:09:55 He was frugal.
0:09:56 He saved a lot.
0:09:57 And that made him independent.
0:09:59 And the independence made him happier
0:10:01 than any car would have done.
0:10:03 Made him happier than any big house would have done.
0:10:06 So I was like, I think that is one of the keys to happiness.
0:10:09 Happiness is the most complicated topic you can imagine.
0:10:12 But one of the big puzzle pieces is independence.
0:10:14 And there’s been a lot of work on this,
0:10:16 studies on this, of one of the things
0:10:18 that makes people really happy in life
0:10:20 is having control over what they’re doing.
0:10:22 And it’s more so the flip-off side of that.
0:10:25 It’s like, what makes people very unhappy in life?
0:10:28 Not having control over what happens in their future.
0:10:30 Not having control over their schedule,
0:10:31 where they’re going to work,
0:10:33 whether they’re going to get laid off.
0:10:36 Having that uncertainty is a massive anchor
0:10:37 and weight on your life.
0:10:39 About your health.
0:10:39 Absolutely.
0:10:41 I mean, that was a big thing for my dad, too.
0:10:43 He was working night shifts for 20 years with this.
0:10:46 It’s very bad for your health.
0:10:47 It’s not great at all.
0:10:50 So the ability, the financial ability
0:10:51 to just wake up one day and say, I’m done.
0:10:54 I’m done with that is huge.
0:10:56 I was reading studies about this idea of autonomy
0:10:56 because I was trying to figure out
0:10:58 what you have to have professionally
0:10:59 to love your work.
0:11:01 And I came up with these five different points.
0:11:03 One of them was autonomy and control.
0:11:06 And I came up with that because I read studies
0:11:07 where people who work jobs
0:11:09 where they had low autonomy and control
0:11:11 had physiological consequences.
0:11:13 They were more likely to get disease.
0:11:15 They experienced stress significantly more.
0:11:17 More likely to have cardiovascular problems
0:11:19 and heart disease, which is the single biggest killer
0:11:20 of people generally.
0:11:21 And I thought, fucking hell,
0:11:25 just not having control in your life makes your body shut down.
0:11:25 Yes.
0:11:28 This is something that I think everybody has experienced.
0:11:30 If they have something really stressful going on at life,
0:11:31 they get into bed, they’re tired,
0:11:34 you can feel your heart pounding.
0:11:38 Like the physiological response of stress is huge.
0:11:39 It’s massive.
0:11:42 And if you have that going on every day for five years,
0:11:44 10 years, 20 years, 30 years, forget about it.
0:11:45 Forget about it.
0:11:47 This is great quote from John B. Rockefeller.
0:11:48 He’s the richest man in the world.
0:11:51 And he lived till I think he was 99, something like that.
0:11:51 He was 97.
0:11:56 And his doctor talked about why, like his ketolongevity.
0:11:57 And the doctor said, quote,
0:11:59 he never lets anything bother him.
0:12:02 He spends plenty of time outside
0:12:05 and he leaves the table when he’s still a little bit hungry.
0:12:06 That was his ketolongevity.
0:12:08 It was just, and when you read his biography,
0:12:10 you realize how true that was.
0:12:12 No matter what was going on in his life
0:12:15 and the most stressful business conditions you can imagine,
0:12:16 none of it ever bothered him.
0:12:18 He just said ice in his veins and he could just keep going.
0:12:21 And so I do think that’s definitely one of the keys
0:12:24 to physical health is lowering that amount of stress.
0:12:27 And there are not many other things in life
0:12:29 that are going to increase the stress that you have
0:12:32 than not having control over what you’re doing in life.
0:12:35 Freedom, chapter seven of your book.
0:12:38 This is the broadest lifestyle variable
0:12:40 that makes people happy.
0:12:43 Doing something you love, but on a schedule you can’t control,
0:12:45 starts to feel the same as doing something you hate.
0:12:48 Psychologists call this reactance.
0:12:49 That’s right.
0:12:51 You know, I do think there are a lot of,
0:12:53 I think the best example are CEOs
0:12:56 who might make $30 million a year, $50 million a year,
0:12:58 but they have no control over their time.
0:13:00 Every single second of their day is planned
0:13:02 and demanded by somebody else.
0:13:04 And they have to do things that they don’t want to do.
0:13:06 If they wake up and they’re tired too bad,
0:13:07 you got to go to your meetings today.
0:13:09 They wake up and they’re exhausted too bad,
0:13:11 you have to travel to China to close this deal.
0:13:13 They have no control over their time.
0:13:15 And compared to someone who makes much less,
0:13:18 but they can wake up and do whatever they want,
0:13:19 whatever they want to do.
0:13:20 You want to hang out with your friends,
0:13:21 you want to sleep in, you want to take a nap at two o’clock,
0:13:22 whatever you want to do.
0:13:24 The person who I think really sticks out in that,
0:13:26 in that vein is Warren Buffett,
0:13:29 who is the CEO who makes a zillion dollars a year.
0:13:31 He’s worth $100 billion.
0:13:33 But if you dig into how he’s structured his day,
0:13:35 total control, 100% autonomy can do
0:13:37 whatever the hell he wants all day long.
0:13:40 What he wants to do is get up and go to work.
0:13:43 But he has delegated things so effectively
0:13:45 that he can do whatever he wants.
0:13:48 And that’s not only the key to his, I think, business success,
0:13:50 but his health, lifestyle success,
0:13:53 and why he’s 93 and still going as strong as ever.
0:13:56 – I was thinking about my calendar when you were talking
0:13:58 about the CEO that makes $30 million a year,
0:13:59 but is just dragged around by his schedule.
0:14:01 It sounds a lot like me, to be honest.
0:14:04 I feel like the more successful I’ve got in my professional career,
0:14:07 the more my calendar, the minute I wake up in the morning,
0:14:10 I’m just like a puppet master to these little boxes
0:14:12 on my Google calendar.
0:14:15 They drag me around the world, and there’s very little,
0:14:17 I actually said to my assistant about a month ago,
0:14:19 I was like, Sophie, please can you do me a favor?
0:14:22 Could you just put lunch in for 30 minutes?
0:14:23 Because I’m not eating.
0:14:26 Could you just put that in midday every day at the same time?
0:14:27 – So you can breathe?
0:14:29 – So I can have a little bit of a moment where I do nothing.
0:14:31 And then also, the other thing I’ve put in now,
0:14:33 I have a personal trainer seven days a week,
0:14:35 and I’ve just put that in my calendar.
0:14:37 It was before then a residual beneficiary,
0:14:38 as was everything for me.
0:14:40 Well, not for me, because my work is for me,
0:14:43 but it got the time that was left over
0:14:45 when all my priorities were done.
0:14:46 And I do reflect on that and go like,
0:14:49 how, like, when does that stop?
0:14:51 Because it’s clearly not going to stop when I make money,
0:14:52 because I have the money.
0:14:57 And be, how much control do I actually have?
0:14:58 And you know what I do sometimes,
0:15:00 I think I’ve noticed this about myself.
0:15:01 I think sometimes I cancel things
0:15:03 just to prove to myself that I still have control.
0:15:03 – See, that’s great.
0:15:04 See, that’s a good thing.
0:15:06 There’s a quote from Nassin Talib where he says,
0:15:09 like, you are wealthy when the money that you deny
0:15:11 tastes better than the money you accept.
0:15:13 So you get, someone comes to you with a business deal,
0:15:15 and you say, no, thanks, I don’t want it.
0:15:18 When that tastes better to you than accepting the deal,
0:15:20 it feels better to you,
0:15:22 that’s like one definition of rich.
0:15:24 There’s another great quote from Talib where he says,
0:15:26 the world is split evenly between people
0:15:28 who don’t know how to start making money
0:15:30 and people who don’t know when to stop making money.
0:15:32 And I think there are a lot of people
0:15:36 that are watching this, that are in kind of our field,
0:15:38 who are easily in the latter.
0:15:40 They have all the money that they could ever want to spend.
0:15:42 Or maybe not that much,
0:15:44 but they have more money than they ever thought they would have.
0:15:48 But for every goal that they hit,
0:15:50 oh, whenever my net worth is X,
0:15:51 all my problems are going to go away.
0:15:52 Everything’s going to feel great.
0:15:54 And then they hit X and they just keep moving the goalposts
0:15:55 down and down.
0:15:56 So already in the book,
0:15:57 the hardest financial skill
0:15:59 is getting the goalposts to stop moving.
0:16:00 It’s the hardest thing in the world.
0:16:02 It’s hard for everybody.
0:16:03 Because virtually everybody thinks
0:16:06 if my net worth or my income was this level,
0:16:07 I’ll be fine.
0:16:09 I’ll feel great, no more problems.
0:16:11 I’ll wake up every morning with a smile on my face.
0:16:12 And then if you’re lucky enough
0:16:13 or you work hard enough to get there,
0:16:15 you guys, it’s not the case at all.
0:16:16 You’re just going to keep pushing it,
0:16:18 keep pushing it, keep pushing it forever.
0:16:20 Have they done studies to test that
0:16:23 in terms of analyzing where the people’s goalposts
0:16:23 move off into the future,
0:16:25 even when they’re like billionaires and whatever?
0:16:27 I mean, here’s the broadest way
0:16:29 that I would frame this up that has been studied.
0:16:31 If you look at America today,
0:16:34 the average household adjusted for inflation
0:16:35 is making twice as much money
0:16:37 than they were in the 1950s.
0:16:38 Adjusted for inflation,
0:16:40 the average household doubled the income
0:16:41 that they were back then.
0:16:42 And we’re less happy.
0:16:45 The statistics that try to measure happiness over time,
0:16:47 but not an easy thing to do,
0:16:50 but we’re less happy today than we were back then.
0:16:52 And this is why like, look, can money buy happiness?
0:16:54 Yes. And to some extent, does it? Yes.
0:16:56 Like people who are in abject poverty
0:16:58 are not as happy as people who are covering the basics
0:17:00 and they have food and shelter, et cetera, et cetera.
0:17:05 But over time, when the society is getting richer
0:17:07 and you’re comparing yourself to other people,
0:17:09 and maybe the average American’s income doubled,
0:17:10 but so did their neighbors,
0:17:12 so did their coworkers, so did their siblings.
0:17:15 So you just automatically adjust to that.
0:17:16 I’ve talked about Rockefeller before,
0:17:17 John D. Rockefeller,
0:17:19 who died in, I think, the 1930s.
0:17:21 He was worth adjusted for inflation,
0:17:23 almost half a trillion dollars during his day,
0:17:25 adjusted for inflation.
0:17:26 But he never had, during his life,
0:17:32 penicillin, Advil, sunscreen, polio vaccine,
0:17:34 keep going down the list of things
0:17:36 that virtually everyone can take advantage of today
0:17:37 that he never had.
0:17:40 But you can’t say that the average American
0:17:42 is living better than Rockefeller today
0:17:44 because we have all of these technologies
0:17:45 that he never did.
0:17:48 Because we just look at what other people have
0:17:50 and assume that that is the baseline.
0:17:52 So you can imagine a world in which my kids,
0:17:56 my grandkids, are earning twice as much as me,
0:17:58 adjusted for inflation, and they’re no happier for it.
0:18:01 Because the new technologies, whatever it will be,
0:18:04 that would seem like magic to you and I
0:18:06 will just become their baseline.
0:18:07 And that’s always been the case.
0:18:12 If Thomas Jefferson or somebody came to the year 2023,
0:18:15 he would faint at the new technologies
0:18:17 and the medical discoveries that we have.
0:18:18 And these are technologies that you and I
0:18:21 don’t spend one second being grateful for
0:18:23 because we’ve just accepted them as a new baseline.
0:18:26 It reminds me of something in your new book,
0:18:28 which is out in November, which is,
0:18:30 you know, I’ve gassed up a lot of books
0:18:32 on this podcast before,
0:18:34 but this is one of my favorite of all time.
0:18:38 It’s just so easy to read and so engaging
0:18:40 because you’re one of those authors in this book
0:18:43 that realizes the world that the readers living in
0:18:45 and they are busy and they want the point
0:18:46 and they want you to, you know, give them
0:18:49 not one word more than you need to.
0:18:50 It is so brilliant.
0:18:51 It’s so brilliant.
0:18:54 In this book, you talk about exactly that.
0:18:57 You say the first rule of happiness is low expectations.
0:18:58 Yep.
0:18:59 And that’s exactly what you’re talking about,
0:19:01 is comparison is the thief of joy
0:19:03 because it just raises our own expectations, right?
0:19:05 And with that out the window goes our happiness.
0:19:06 Yeah.
0:19:09 And it seems counterintuitive to people
0:19:10 that if you want to be happy for most people,
0:19:12 it’s if you want to be happier, need to be ambitious,
0:19:15 need more, need to make more money, work harder,
0:19:17 have a more successful startup, whatever it would be.
0:19:19 And that’s true, but that’s half the equation.
0:19:20 The other half of the equation is
0:19:22 keep your expectations low.
0:19:24 So the gap between those two,
0:19:26 it’s a gap between those two that actually accrues
0:19:27 to happiness over time.
0:19:28 How did you learn that?
0:19:30 I think it’s just, I think there have been a couple
0:19:32 of little stories that really stuck out to me.
0:19:35 One that I love that just knocked me on my ass
0:19:38 the first time I read it was Stephen Hawking,
0:19:41 the late physicist who was without exaggeration,
0:19:43 one of the smartest people to ever walk this planet.
0:19:44 He was just an absolute genius.
0:19:47 And a quirky, of course, is that he had a motor neuron disease
0:19:49 and he was paralyzed from head to toe.
0:19:50 He had no control over his body.
0:19:53 He spoke through a computer, not a single muscle in his body.
0:19:55 Could he actually control by himself?
0:19:58 So he was, you know, physiologically,
0:20:00 it’s one of the worst lives that you can imagine.
0:20:01 And he did an interview with The New York Times
0:20:03 a couple of years before he died.
0:20:04 And during the interview, he’s talking about
0:20:07 how happy he was and how amazing his life was.
0:20:09 And The New York Times said, they asked him,
0:20:11 they said, what is your secret to happiness?
0:20:13 Like, if there’s anyone who has the right
0:20:16 to complain about life, it’s that guy.
0:20:17 And he’s talking about how happy it was.
0:20:21 And he said, my expectations were reduced to zero
0:20:24 when I was 21, which is when he got his disease.
0:20:26 And he said, everything else since then has been a bonus.
0:20:30 So this is like, the guy who, his life is like,
0:20:33 has ended up in a way that most people watching that
0:20:35 would say like, that’s among the worst scenarios
0:20:36 you can imagine.
0:20:38 And he’s probably happier than you and I,
0:20:40 because his expectations were so low
0:20:42 that just waking up in the morning
0:20:44 and seeing the sunrise and getting to go to work
0:20:47 and talk to people was this magical gift.
0:20:49 I mean, you can imagine, not to get too morbid about this,
0:20:51 but imagine you’re on your deathbed
0:20:53 and the doctor is very confident
0:20:55 that you’re going to die tomorrow.
0:20:57 And let’s say that you make it one more day.
0:20:59 What is that sunrise going to feel like?
0:21:03 What’s that, you know, holding your wife’s hand
0:21:05 for one more day going to feel like?
0:21:07 It’d be amazing just because your expectations
0:21:08 were on the floor.
0:21:10 And so it’s always like that.
0:21:12 And you go through life seeing so many people
0:21:15 who have everything, all the money, the great family,
0:21:18 all the health, the beauty, everything you can imagine,
0:21:19 and they’re not happy for it.
0:21:21 And it’s because with everything that they have,
0:21:24 their expectations rise not only to that level,
0:21:24 they might rise above it.
0:21:28 So if your expectations rise faster than your income,
0:21:30 you’re never going to be happy with your money,
0:21:32 no matter how much money you make.
0:21:34 You can make a billion dollars a year,
0:21:37 but if you needed and wanted 1.1 billion, you’re broke.
0:21:37 You feel broke.
0:21:40 And the reverse of that is true too.
0:21:42 There are people who make $50,000 a year,
0:21:44 but if they only need 40 to be happy, they’re stoked.
0:21:45 They feel great.
0:21:48 And so that’s, I think that’s,
0:21:49 one of the reasons it’s so important is because
0:21:53 managing your own expectations is more in your control
0:21:55 than managing your circumstances
0:21:57 in terms of raising your income,
0:21:58 raising your investing returns.
0:22:01 It’s not that you can’t control raising your income.
0:22:03 You can be ambitious and smart and entrepreneurial,
0:22:05 of course, but it’s more in your control
0:22:07 to just inside your head,
0:22:09 to just say, I’m going to try to want less.
0:22:12 That’s just a mental exercise that’s not to say it’s easy.
0:22:14 It’s not easy at all,
0:22:16 but you have total control over doing it.
0:22:18 So how, in a practical sense,
0:22:21 can one go about keeping their expectations
0:22:24 below their circumstances, I guess?
0:22:27 Here’s one that really made an impact on me.
0:22:28 It’s great that we’re in LA
0:22:30 because that’s where this story took place.
0:22:33 I was a valet here in LA all throughout college
0:22:36 at a five-star hotel here in town.
0:22:39 So A, I was young, I was, you know, age 19 to 24,
0:22:40 something like that.
0:22:43 And all day it was people driving in in Ferraris
0:22:45 and Lamborghinis and Rolls Royces.
0:22:46 And one day it hit me.
0:22:48 It just, I remember the moment
0:22:50 because it was like out of the blue, it hit me.
0:22:53 Whenever someone would drive in in a Rolls Royce or something,
0:22:55 never once would I look at the driver
0:22:57 and say, that guy’s cool.
0:22:59 Like, wow, look at him, he’s so cool.
0:23:02 What I did is I imagined myself as the driver.
0:23:04 And then I thought, if I was a driver,
0:23:04 people would think I’m cool.
0:23:08 And it was like, wait, don’t you see like the disconnect here?
0:23:10 Nobody cares about the driver.
0:23:11 But they want to be the driver
0:23:13 because they think people will then care about them.
0:23:16 And once you realize that, like the takeaway is
0:23:19 nobody is thinking about you as much as you are.
0:23:22 Nobody cares about your stuff as much as you do.
0:23:25 Nobody cares about your car or your house
0:23:27 or your clothes or your jewelry as much as you do.
0:23:30 Because to the extent that they’re even looking at them,
0:23:32 they’re looking at your car, looking at your house,
0:23:34 really what they’re doing is imagining themselves
0:23:36 with that nice car.
0:23:37 They’re not giving you the credit.
0:23:38 They’re imagining themselves having it.
0:23:41 So once I realized that was the game
0:23:42 that was being played in society,
0:23:45 once you recognize that’s the game,
0:23:49 your willingness, your desire to show off plunges.
0:23:51 And of course, I like nice stuff.
0:23:52 I like nice cars.
0:23:52 I want some nice clothes.
0:23:54 I live in a decent house.
0:23:56 But once you realize that it plunges,
0:23:59 and I think the most valuable financial skill
0:24:02 that anybody can have is not needing to impress other people.
0:24:05 If you don’t need to impress other people,
0:24:07 that is an asset on your balance sheet
0:24:10 that is worth a billion dollars.
0:24:14 Because so much of society as a whole and individual
0:24:17 is just geared towards how can I get other people’s attention?
0:24:18 How can I show off to other people?
0:24:20 How can they like me more?
0:24:21 I both agree and understand,
0:24:25 but agreeing and understanding is different for being able to do.
0:24:27 I think at the society level, it will never be,
0:24:29 it’ll always be like that, same as ever.
0:24:31 It’s never, it’s never going to move away from that.
0:24:35 If you can manage it around the edges at the individual level,
0:24:36 it’s massive for your life.
0:24:40 One thing that’s important here is that if you are a young person
0:24:42 and you’re kind of looking for a spouse,
0:24:44 a mate, a boyfriend, a girlfriend, a wife,
0:24:45 a husband, whatever it would be,
0:24:48 then your ability to look really nice and to signal
0:24:51 and to kind of put up your peacock feathers is important.
0:24:52 And I get it.
0:24:53 And I did it back in the day.
0:24:56 Once you are more settled down in your career
0:24:56 and your relationships,
0:24:59 if at that point you are still hanging on
0:25:01 to the desire to impress other people,
0:25:02 that’s when it’s broken.
0:25:05 That’s when it’s just pure net loss in your life.
0:25:07 Because you’re trying to show off for people
0:25:09 who you don’t even need or want to love you.
0:25:10 There’s a great quote from Warren Buffett
0:25:13 where he says, “The definition of success
0:25:16 is when the people who you want to love you do love you.”
0:25:19 And so for me, it’s like five people.
0:25:22 It’s like my parents, my wife, and my kids, and like, that’s it.
0:25:23 That’s it.
0:25:25 Those are the people who I want to love me.
0:25:28 And if they love me, I probably have 90% of the happiness
0:25:30 that I’m capable of.
0:25:31 And if they don’t love me,
0:25:34 then I’m never going to have more than like 10%
0:25:35 of the happiness that I’m capable of.
0:25:36 In that chapter about happiness,
0:25:38 you talk about your friend Brent as well
0:25:39 in his theory on marriage.
0:25:42 Yeah, my friend Brent Bishor is this great theory on marriage
0:25:47 where he says, “Marriage only works if both partners
0:25:50 want to serve the other partner and expect nothing in return.
0:25:51 So you wake up every morning and you say,
0:25:53 ‘I want to serve my spouse,
0:25:55 but I expect nothing in return from them.'”
0:25:57 And if you both do that simultaneously,
0:25:59 you’re both pleasantly surprised.
0:26:00 Because what happens is,
0:26:02 I didn’t expect you to do anything for me,
0:26:04 but you did and vice versa.
0:26:06 And both of you just wake up every morning and you’re like,
0:26:08 “You did that for me. You helped me out here.
0:26:10 You’re empathetic to me there.”
0:26:11 And it feels great.
0:26:12 You exceeded my expectations.
0:26:13 You exceeded my expectations.
0:26:16 And I think what breaks down any marriage or career,
0:26:20 whatever it would be, is when you become needy.
0:26:23 Like nothing breaks love more than being needy.
0:26:25 And really what needy is,
0:26:27 is just your expectations are so high that you wake up
0:26:29 and you say, “I expect you to do this for me.
0:26:32 I expect you to help me. I expect you to serve me.”
0:26:34 That’s just like massively high expectations
0:26:36 that you have in that relationship.
0:26:39 It’s also like expecting an external factor,
0:26:43 in that case, your partner, to validate you in some way or to…
0:26:45 And that kind of goes back to your point about money,
0:26:48 where in order to stop showing off
0:26:50 and focusing on those five people that we want to love ourselves,
0:26:55 we need to understand and ideally solve
0:26:59 our often toxic relationship with our need for validation.
0:27:02 And that, I guess, brings me to the first chapter in your book
0:27:04 where you talk about the stories of money that we have
0:27:05 and where they’ve come from.
0:27:08 And something that’s always baffled me
0:27:10 is when you go into low-income areas,
0:27:11 there’s more gambling shops.
0:27:12 Yeah.
0:27:13 And I can attest to it.
0:27:16 When I was 18, 19 years old,
0:27:18 and I’m shoplifting pizzas to feed myself,
0:27:20 and I’m doing all sorts of stuff.
0:27:21 When I got my student loan in,
0:27:22 I was in university for one day,
0:27:25 and they gave me the first payment of my student loan.
0:27:27 I don’t think I’ve ever said this before.
0:27:31 I put the entirety of the payment on a bet,
0:27:33 and I lost it in the sixth…
0:27:35 In an injury time of that football match.
0:27:36 I don’t bet.
0:27:38 And did you need that money for tuition?
0:27:39 Like, it was then gone.
0:27:40 I needed it to eat.
0:27:41 Yeah, yeah.
0:27:42 I wasn’t speaking…
0:27:44 I had no money, but I didn’t come from money.
0:27:46 And my parents, I’d gone to university with 50 quid,
0:27:48 and I got this, like, £1,000 sent to me
0:27:49 from student loan, whatever.
0:27:52 I was so reckless with money when I didn’t have money.
0:27:53 The minute I got money,
0:27:55 it’s like everything just chilled the fuck out.
0:27:58 And I became really long-term, patient.
0:28:00 I made really responsible decisions.
0:28:02 I stopped buying flashy things.
0:28:03 I, like, don’t even own a TV now.
0:28:04 I’m really similar.
0:28:05 I feel like the more money I have,
0:28:08 the less my material desires are.
0:28:09 For sure, for sure.
0:28:11 When I say that out loud, I’m like, “Oh, absolutely.”
0:28:11 Why is that?
0:28:14 That when we have less, we are reckless with our money?
0:28:15 Well, I think there’s two sides to this.
0:28:17 One of my theories is that
0:28:20 what everyone wants in the world
0:28:22 is respect and admiration from other people.
0:28:24 And there’s kind of two ways to get that.
0:28:25 You can get your respect and admiration
0:28:28 through your wisdom, through your love, through your humor.
0:28:32 Or if you don’t have that to offer to the world,
0:28:34 you’re going to get it through your material possessions.
0:28:37 So if you can gain respect and admiration
0:28:40 through your business success, your wisdom, your love,
0:28:42 your friendship, great, then you’re going to get it.
0:28:44 And you’re going to fulfill that bucket.
0:28:45 If you can’t get it from those things,
0:28:47 then you’re like, “Well, might as well show off my car.
0:28:49 It’s all I got to do. That’s all I have.”
0:28:50 I think that’s one side of it.
0:28:52 So as you become more successful,
0:28:54 your desire to show off diminishes
0:28:56 because you’re gaining respect and admiration
0:28:58 through other things that are not material.
0:29:00 The other side of this that’s so important
0:29:03 is that I saw this statistic years ago
0:29:06 that the poorest of 10% of Americans
0:29:09 buy like 80% of the lottery tickets in America.
0:29:12 And these are people who can barely feed themselves.
0:29:15 The lowest 10%, they’re literally struggling
0:29:17 to put a roof over the head and feed themselves,
0:29:20 are going out hand over fist buying scratcher tickets.
0:29:24 And the knee-jerk reaction when you hear that is morons.
0:29:26 What are you doing, you idiot?
0:29:27 And maybe that is the right reaction,
0:29:29 but I started thinking about it and it was like,
0:29:33 “Okay, maybe if you try to put yourself in those people’s shoes,
0:29:34 maybe they would say something like this.
0:29:37 If you are stuck in a low-income job
0:29:39 and you feel like there’s no way out,
0:29:41 you feel like you don’t have the opportunity
0:29:44 to work your way up the ladder, become an entrepreneur.
0:29:46 You feel like you’re stuck in this position.
0:29:49 Buying a lottery ticket might be the only thing in life
0:29:50 that gives you a little bit of hope.
0:29:55 It might be what feels like literally your only ticket to get out.
0:29:57 And that might be not something that you and I feel like
0:30:01 because we at least feel like we might have other opportunities.
0:30:04 It’s you’re so right because when I gambled,
0:30:08 what I then did the same day before the result
0:30:10 of my bet or my lottery ticket came in,
0:30:11 and I said this to my team the other day,
0:30:14 is I would go on RightMove and like AutoTrader
0:30:17 and look at stuff that I would buy if I won.
0:30:20 Yeah, I think there’s a sense too that
0:30:23 if you are stuck in a lower spot in life,
0:30:25 and if you have a feeling that the world is unfair,
0:30:29 and very often it is, maybe that might be the right mindset,
0:30:31 but if you feel the world is unfair,
0:30:33 then it’s very natural to think, “I might as well cheat too.
0:30:35 If the world’s unfair, why not? I might as well cheat.”
0:30:38 And I think that at least at some level
0:30:42 has some explanation for the relationship between poverty and crime.
0:30:44 That word “hope” is so true.
0:30:45 I think it’s true too.
0:30:46 It’s just a glimpse of hope because it gives you,
0:30:50 even if it’s a 0.00001% chance.
0:30:52 If it’s the only thing in your day that made you smile a little bit,
0:30:54 made you feel like you had a little bit of hope,
0:30:55 and then I get why they do it.
0:30:57 The other thing that I think a lot about here
0:31:00 is that if you are in a low-income job
0:31:03 and you’re working graveyard shifts and you’re exhausted,
0:31:05 and you’re taking three buses to get your kids to school,
0:31:08 if the only thing that day that gives you a little bit of pleasure
0:31:12 is a cigarette and some alcohol, I get it.
0:31:13 I totally get it.
0:31:15 And that’s also the relationship between health and poverty
0:31:16 is a lot of that too.
0:31:19 So it’s very easy for people who are of higher means
0:31:21 to look down at those people
0:31:24 and point out all the bad decisions that they’re doing in life.
0:31:27 But I think you underestimate how much the desire
0:31:30 to just have a little bit of hope, a little bit of pleasure,
0:31:32 and if those feel like your only avenues for hope and pleasure,
0:31:34 maybe that’s the explanation for at least part of it.
0:31:37 Let’s speak then to 18-year-old Steve
0:31:38 that was in that little room
0:31:39 with the stack of these what they call
0:31:42 county court judgments and bailiffs and stuff,
0:31:43 stack of letters on his desk.
0:31:47 What advice, based on all you know about money and finance,
0:31:51 can you give to somebody who is maybe making
0:31:54 a thousand, one thousand, two thousand dollars a month,
0:31:55 covers their rent just about,
0:31:57 doesn’t have a lot of money left over?
0:32:00 What is the best way to go from that position
0:32:02 to a position of wealth in your view?
0:32:05 I think one of the best ways to think about it
0:32:07 at the lower levels,
0:32:08 and I explained a little bit this earlier,
0:32:09 but to dig into it is,
0:32:12 a lot of what’s probably giving you stress in life
0:32:13 is that you don’t have control over what you’re doing.
0:32:16 And if you view every dollar of savings that you have
0:32:18 as a bit of your future that you own and control,
0:32:23 then I think that mindset can shift pretty dramatically.
0:32:25 And it’s like, that’s the ticket out.
0:32:27 The ticket out is not a nicer car.
0:32:28 It’s not a bigger house.
0:32:29 It’s not better close.
0:32:30 The ticket out is independence.
0:32:32 That’s what’s going to give you the better career,
0:32:33 so it’s going to make you happier,
0:32:34 so it’s going to make you healthier.
0:32:36 And the only thing that’s going to give you independence
0:32:38 is having enough money saved up
0:32:40 so that you can choose where you want to live,
0:32:42 maybe even what job you want.
0:32:45 You can choose, at some point down the road,
0:32:47 when you retire, if you get sick,
0:32:49 it’s not just going to break you immediately.
0:32:50 Having that independence is going to take
0:32:52 more weight off your shoulders
0:32:54 than anything else you can do in life.
0:32:55 Save money.
0:32:55 That’s it.
0:32:57 That’s the title of that chapter in the book
0:32:59 is “Save Money” because you can’t put it
0:33:00 any clearer or starker.
0:33:01 Like, that’s it.
0:33:03 He says there are three types of people,
0:33:07 those who save, those who don’t think they can save,
0:33:09 and those who don’t think they need to save.
0:33:11 Yep.
0:33:12 Three types of people.
0:33:12 Which one are you?
0:33:15 Those who save, those who don’t think they can save,
0:33:17 and those who don’t think they need to save.
0:33:19 I’ll tell you what, I’ve been all three in my life.
0:33:20 That’s interesting.
0:33:22 I’ve always been a saver.
0:33:22 No, I haven’t.
0:33:25 And see, I think that’s actually very rare
0:33:26 that you change who you are.
0:33:27 Really?
0:33:28 On the nature-nurture spectrum,
0:33:31 I actually think, and this is kind of disappointing
0:33:32 to talk about, it’s not fun to talk about,
0:33:34 but on the nature-nurture spectrum,
0:33:35 I think a lot of money is nature.
0:33:37 Warren Buffett talks about the people
0:33:39 who have the money mind,
0:33:41 which means either they get it or they don’t.
0:33:42 And if they get it, they get it instantly.
0:33:44 And if they don’t, they’ll get it never at all.
0:33:47 I actually don’t believe in it as that black and white.
0:33:49 Charlie Munger explains it like that.
0:33:52 He says when explaining financial matters to young people,
0:33:55 they either get it instantly or never at all.
0:33:58 And he’s putting that too starkly, I think.
0:33:59 I don’t think it’s that black and white.
0:34:02 But on the nature-nurture spectrum, is it 80/20?
0:34:03 Is it 70/30?
0:34:05 I think it’s probably something in that range.
0:34:09 So let me give you a counter-argument to that then.
0:34:10 So as I said, I’ve been…
0:34:13 Someone that didn’t think he could save
0:34:14 because I didn’t have money.
0:34:15 And I just thought, oh, you know,
0:34:16 but I could have saved in it.
0:34:18 Looking back now, I know I could have saved.
0:34:19 I could have saved a small amount,
0:34:21 but I didn’t see the value in saving small numbers.
0:34:23 I didn’t understand the laws of compounding returns,
0:34:24 which we’ll definitely talk about.
0:34:27 I have also been the person that saves.
0:34:32 And I’ve also been the person who thought
0:34:33 they didn’t need to save.
0:34:34 I’ve been all three.
0:34:36 My counterpoint to this goes back to a story
0:34:38 that I read from your early years,
0:34:41 where two of your friends died on a ski trip.
0:34:43 And it also links to something you’ve said
0:34:45 in your new book, Same As Ever,
0:34:49 where you speak about how sometimes in life,
0:34:51 like hitting rock bottom,
0:34:56 is the greatest incentive to change our lives.
0:34:57 So I put those two things together
0:34:59 and go that moment when two of your friends
0:35:01 died on a ski trip that you were on when you were younger.
0:35:04 It had an impact on your risk appetite
0:35:05 and your attitude towards,
0:35:06 and therefore your attitude towards money.
0:35:07 Yep.
0:35:08 Well, what happened?
0:35:08 What happened?
0:35:11 So I grew up skiing in Lake Tahoe, California,
0:35:12 and I was a competitive ski racer.
0:35:15 So all throughout my childhood and teenage years,
0:35:16 I skied six days a week,
0:35:18 10 months a year, all over the world.
0:35:19 And it was great.
0:35:21 There were about 12 of us on the Sqawe Valley ski team.
0:35:22 We had grown up together,
0:35:24 and we had spent our entire lives together.
0:35:26 And when I was 17, this was in 2001,
0:35:29 I was skiing with my two, two of my best friends,
0:35:31 Brandon Allen and Brian Richmond.
0:35:34 And we would ski at a bounce, which is illegal.
0:35:35 You’re not supposed to do it.
0:35:38 We would duck under the rope that says do not cross,
0:35:39 and we’d ski at a bounce,
0:35:41 because that’s where a lot of the good skiing is.
0:35:42 And when we would do this,
0:35:45 it would spit us out on this back country road
0:35:46 where we’d have to hitchhike back.
0:35:48 There’s no chairlift when you ski at a bounce.
0:35:49 You have to hitchhike your way back.
0:35:52 So we did it one morning in February 2001.
0:35:53 The three of us did it.
0:35:56 And when we did it, we triggered a very small avalanche.
0:35:58 And I remember it so clearly.
0:36:02 Like I can still feel it 21 years, 22 years later.
0:36:04 I can still feel what it’s like.
0:36:07 It’s the weirdest sensation that I’ve had in my life,
0:36:09 because when you get hit by an avalanche,
0:36:11 rather than pushing on the snow
0:36:12 to gain traction with your skis,
0:36:14 the ground is pushing you.
0:36:16 So all of a sudden, you’re skiing along,
0:36:17 and you got control, and all of a sudden,
0:36:19 boom, you have no control anymore.
0:36:21 The ground is pushing you around.
0:36:22 Probably similar to what it feels
0:36:24 like if you’re standing on the ground during an earthquake.
0:36:25 Like the ground’s pushing you.
0:36:27 But it was a pretty small avalanche,
0:36:29 maybe came up to our knees, ended pretty quickly.
0:36:32 And we kind of like literally high-fived about it
0:36:33 at the bottom and went about our day.
0:36:36 We get back around to the base lodge.
0:36:37 We hitchhiked back.
0:36:40 And Brendan and Brian said, they wanted to do it again.
0:36:40 They wanted to ski again.
0:36:43 And I said, hey, for whatever reason,
0:36:44 I just didn’t want to do it.
0:36:46 So I said, hey, rather than hitchhiking back,
0:36:48 why don’t you guys go do it again?
0:36:49 And I’ll drive my truck around and pick you up.
0:36:52 So we said, great, we made our plans,
0:36:53 went our separate ways.
0:36:53 They went skiing.
0:36:55 I went back around to take my boots off
0:36:56 and jump in my truck and go pick them up.
0:36:59 20, 30 minutes later, I’d go to pick them up
0:37:01 at the pickup spot and they weren’t there.
0:37:04 And I knew it only took us a minute to ski down the hill.
0:37:07 So 20 minutes later, I knew they weren’t coming.
0:37:08 I was not worried.
0:37:10 I figured that they had already hitchhiked home.
0:37:13 But so after waiting for another 20 or 30 minutes,
0:37:15 I just left and went back to the lodge.
0:37:16 I expected them to be there and they weren’t.
0:37:19 And I still didn’t really worry.
0:37:20 Like we didn’t have cell phones back then
0:37:22 and people were just comfortable being out of touch.
0:37:24 If you didn’t know where your buddy was,
0:37:26 like it wasn’t that big a deal.
0:37:28 So we went about the day.
0:37:29 I started worrying a little bit.
0:37:31 I remember I stopped at Brendan’s house,
0:37:33 inspected him to be there and he wasn’t there either.
0:37:36 And I remember calling and leaving a message on his voicemail
0:37:38 and I remember ending the voicemail by saying,
0:37:39 I hope you’re okay, man.
0:37:40 Those are my last words.
0:37:41 I remember that very clearly.
0:37:45 The day went on and I think at about four or five o’clock,
0:37:47 Brian’s mom called me and she said,
0:37:49 Brian never showed up for work today.
0:37:50 Do you know where he is?
0:37:52 And I told her what happened.
0:37:54 I said, we skied the backside of Squaw
0:37:56 where we’d hitchhiked back.
0:37:57 I was going to pick them up,
0:37:59 but they never showed up and I haven’t seen them since.
0:38:02 And I also remember so clearly Brian’s mom saying,
0:38:04 oh my God, and hanging up the phone.
0:38:07 And that was so like, so then we started getting worried.
0:38:08 We called the police.
0:38:09 The police didn’t take it very seriously
0:38:11 because they thought, oh, they’re out at a party.
0:38:12 They ran off with a girl for the night.
0:38:13 Like they weren’t worried.
0:38:15 But we finally got searching rescue involved.
0:38:19 And rescuers with probe poles frowned Brendan and Brian,
0:38:21 buried under six feet of snow.
0:38:24 And they were, they had been killed from a massive avalanche.
0:38:27 And so look, I think virtually everyone listening to this,
0:38:30 I’m sure you too have lost somebody close to you,
0:38:31 somebody that you love.
0:38:33 So I know the experience was not unique in that way.
0:38:37 But it was the first time that I had experienced loss
0:38:39 and it was the first bad thing that had ever happened
0:38:40 to me in my life.
0:38:42 So it had a big impact on me.
0:38:44 And there were a lot of takeaways.
0:38:46 I think at the time I didn’t have the cognitive tools
0:38:49 to piece together what happened
0:38:51 or to learn about what happened.
0:38:52 Like have any sort of takeaways.
0:38:56 But as I got older and thought about it and looking back,
0:38:58 I put together all these like realizations
0:39:01 of what that did to me, how it changed me,
0:39:04 and what were some of the lessons from it too.
0:39:07 One that I talk about in the book that I think about all the time
0:39:10 is my decision to not go with them on a second run
0:39:14 was this completely brainless decision.
0:39:16 I put no thought into that decision.
0:39:17 It was not a cost-benefit analysis.
0:39:19 I didn’t think through it,
0:39:21 but it’s the most important decision I’ve ever made in my life.
0:39:24 100% chance if I was with them, I would have died.
0:39:27 And I had skied literally thousands of runs
0:39:28 with Brendan and Brian.
0:39:31 How many times did I deny a second run with them?
0:39:33 Or say you guys keep going, I’m going to go in?
0:39:34 Almost never.
0:39:36 The one time I did it saved my entire life.
0:39:40 And so that, you really realize that the world hangs by a thread.
0:39:42 Everybody thinks like,
0:39:43 oh, you’re going to put a lot of thought
0:39:45 into your big decisions to make sure
0:39:46 that you’re successful in life.
0:39:48 Where you go to college, what your career is going to be,
0:39:49 who you marry.
0:39:50 That’s all great.
0:39:51 But the world hangs by a thread.
0:39:54 And there are tiny little know-nothing decisions.
0:39:57 Maybe that you made today of maybe it was
0:39:58 when to cross the street.
0:40:01 Maybe it was when to leave to get in your car
0:40:03 that can utterly change the course of your life.
0:40:06 And so once you accept that
0:40:08 of how much the world hangs by a thread,
0:40:10 I think it become much more humble
0:40:12 with your willingness to make forecasts about the future.
0:40:14 What the economy is going to do.
0:40:15 Who’s going to win the election.
0:40:18 What’s going to happen in my life, my career, my family’s.
0:40:19 We have no clue.
0:40:20 We have no idea.
0:40:23 Because all we can think about are the big decisions.
0:40:26 We cannot piece together the chaos theory
0:40:30 of I got in my car at the wrong time.
0:40:32 I met the wrong person or I met the right person.
0:40:34 Or I decided not to take a second run.
0:40:37 We cannot forecast the impact of those things.
0:40:40 And so that had a big impact on me too of just
0:40:42 who are we to fool ourselves.
0:40:44 That we can predict the next recession.
0:40:46 That we can predict where our careers
0:40:47 are going to be in 10 years.
0:40:49 That we can predict how long our marriage is going to last.
0:40:51 That we can predict how long we’re going to live.
0:40:53 We can’t, nobody can.
0:40:55 Because we can’t predict how crazy
0:40:56 these tiny events can turn into.
0:40:59 And this comes right back to investing, doesn’t it?
0:41:04 Because most people that consider themselves to be investors,
0:41:05 whether that’s just putting a couple of quid
0:41:07 into crypto or something else,
0:41:11 engage in the idea that they can predict the future.
0:41:15 And this is where it appears that most money is lost.
0:41:17 I mean, think about the biggest risk to the U.S. economy
0:41:19 over the last two generations.
0:41:20 COVID?
0:41:21 I mean, that’s one of them.
0:41:24 The others would be Pearl Harbor, 9/11 COVID.
0:41:27 And maybe Lehman Brothers couldn’t find a buyer in 2008,
0:41:29 which sparked the financial crisis of 2008.
0:41:31 Those are the biggest risks by far.
0:41:33 And the common denominator of every one of those stories
0:41:35 is that nobody saw them coming.
0:41:38 They were not in any newspaper before they happened.
0:41:40 They were not in any economic outlook.
0:41:43 Nobody was going on TV warning you that this was coming.
0:41:46 The common denominator of those is that they did all of their damage
0:41:47 in two seconds.
0:41:50 And that would be the case going forward.
0:41:52 You can guarantee that the biggest news story
0:41:54 and the biggest risk over the next year
0:41:57 or the next 10 years of our life, whatever it is,
0:41:59 is something that nobody’s talking about today,
0:42:01 that you and I can’t even fathom.
0:42:03 Because it’s always been like that.
0:42:06 There’s never been a time when the biggest news story was foreseeable.
0:42:09 And it’ll be like that going forward.
0:42:12 So that’s another just like embracing how fragile the world is.
0:42:14 There’s a great quote from a financial advisor
0:42:16 who I really admire named Carl Richards.
0:42:18 And he says, “Risk is what’s left over
0:42:19 when you think you’ve thought of everything.”
0:42:23 You can go out of your way to think about all of the risks
0:42:23 that are in your life.
0:42:25 And like, great.
0:42:26 And like how you’re going to prevent them.
0:42:27 Great. That’s a good thing to do.
0:42:29 When you’re done with that exercise,
0:42:31 what’s left over that you’re not thinking about
0:42:32 is what risk actually is.
0:42:34 It’s like, by definition, we can never plan
0:42:37 or even imagine what the biggest risks in our life are going to be.
0:42:38 You say that in the same as ever.
0:42:41 You say, I think that the chapter title is,
0:42:43 risk is the things you can’t see or something like that.
0:42:44 Risk is what you don’t see.
0:42:45 Risk is what you don’t see.
0:42:48 That was a little bit terrifying.
0:42:49 And it’s true.
0:42:52 And I think sometimes you can phrase it as terrifying.
0:42:56 It’s also kind of relieving that like,
0:42:57 why are you going to put so much effort
0:43:00 into trying to predict what the stock market is going to do next?
0:43:01 What the economy is going to do next?
0:43:04 Why are you building a forecasting model
0:43:05 to figure out what the economy is going to do
0:43:06 over the next 10 years?
0:43:09 When you look at the last 10 or 20 years,
0:43:12 how could you ever predict 9/11 or COVID?
0:43:14 And even look like something like COVID,
0:43:16 there’s like a 2015 Bill Gates TED Talk
0:43:19 where he talks about the biggest risk to society
0:43:20 is a viral pandemic.
0:43:24 So it’s not that nobody saw that thing coming,
0:43:26 but the specifics of when it’s going to happen,
0:43:28 how bad it’s going to be.
0:43:30 Is it just going to shut down the economy
0:43:31 for a week or two years?
0:43:32 That is completely impossible.
0:43:34 But there’s also lots of other TED Talks
0:43:35 that say everything’s going to be great.
0:43:37 Of course, of course.
0:43:37 There’s a lot more.
0:43:40 So on balance, the world had no idea.
0:43:43 I think on balance, the world breaks once per decade.
0:43:46 Not exactly once per decade, but on average,
0:43:48 once per decade, everything that you thought
0:43:52 about risk and uncertainty and stability goes to shit.
0:43:53 So how do I prepare?
0:43:56 If risk is what I don’t see, how do I prepare?
0:43:59 There’s another great quote from Nassim Talib that I like
0:44:02 where he says, “Invest in preparedness, not in prediction.”
0:44:04 So rather than going out of your way to be like,
0:44:06 here’s what I think is going to happen in crypto,
0:44:08 here’s what I think is going to happen in the stock market.
0:44:10 Just make sure that you have a big enough buffer
0:44:14 in your finances, cash, liquidity, being scared of debt.
0:44:18 So no matter what happens, you at least have a fighting chance
0:44:20 of enduring it and making through.
0:44:22 One thing I’ve often thought about is that
0:44:26 you should have enough cash in your investing portfolio.
0:44:27 The amount of cash you should have
0:44:29 should feel like it’s too much.
0:44:32 It should make you wince a little bit.
0:44:33 Because if you only have enough cash
0:44:36 to put up with the risk that you can envision,
0:44:38 and the risk that you can foresee,
0:44:40 you’re going to miss a surprise every single time.
0:44:43 Every single surprise is going to be a surprise to you.
0:44:45 But if you feel like you have too much cash,
0:44:46 then at least you have a fighting chance
0:44:49 of putting up with the 9/11, the COVID,
0:44:51 the Pearl Harbor, whatever it might be.
0:44:55 So when people look at my asset allocation, my investments,
0:44:57 a lot of people look at it and say,
0:44:59 you seem really conservative.
0:45:00 Why do you have this much cash?
0:45:02 What are you saving for?
0:45:04 And my answer is always, I don’t know.
0:45:05 I have no idea what I’m saving for.
0:45:09 Who are we to assume that we can predict the risks
0:45:11 that are going to be in our own personal lives
0:45:13 and throughout the broader world?
0:45:14 Nobody can do it.
0:45:15 The only way to prepare for it
0:45:18 is to have what feels like too much safety.
0:45:20 What is your capital allocation strategy?
0:45:21 How do you invest your money?
0:45:24 This is the thing people want to know most about you.
0:45:28 I keep it as painfully simple as I possibly can.
0:45:31 So literally, my entire net worth is cash,
0:45:33 a house, and index funds.
0:45:35 And some shares of more cash while I’m on the board of directors.
0:45:36 And that’s it.
0:45:37 There’s nothing else.
0:45:38 My entire…
0:45:42 I can summarize everything so easily and so cleanly.
0:45:42 And truly, that’s it.
0:45:44 And it’s not even like I have 20 bank accounts.
0:45:47 I have one bank account, one brokerage account in a house.
0:45:48 And that’s it.
0:45:48 So simple.
0:45:50 Why index funds?
0:45:51 You’re the reason I…
0:45:55 Your capital allocation strategy is almost identical to mine.
0:45:56 I want to talk about the house thing as well.
0:46:01 But after reading your book, I stopped trying to pick stocks.
0:46:06 And I invested all of my available capital into index funds
0:46:09 outside of investing it in starting companies.
0:46:12 So I’m a shareholder in, I don’t know, 50, 60, 70 companies.
0:46:16 All my other available capital is invested in index funds.
0:46:20 And then I have a very long-standing large position in Ethereum,
0:46:22 which I’ve held for like six years or something,
0:46:24 which has done me very well.
0:46:25 That is it.
0:46:28 And the Ethereum investment is also based on the fact
0:46:31 that I run a software business that is in blockchain.
0:46:34 And I could see that developers are building on top of Ethereum
0:46:35 more than any other blockchain.
0:46:38 So that insight was really beneficial to me.
0:46:39 And six years.
0:46:44 So even with the big fall of the last two years, you still up a lot.
0:46:44 Yeah.
0:46:48 I think your book taught me that successful investing
0:46:50 is when you lose the password to your investment account.
0:46:52 Yes, that’s exactly it.
0:46:53 I don’t actually think you said that in there,
0:46:56 but that’s like when I lose the password to my investment account,
0:47:00 I’m so proud of myself because it means I haven’t checked it in forever.
0:47:03 And so it was funny because you were coming today.
0:47:06 I thought, oh, yeah, well, I have all this money in these index funds.
0:47:06 I’ll check it.
0:47:08 And I thought, fuck, I don’t know the password.
0:47:08 Good.
0:47:10 That’s why you’re going to do okay.
0:47:11 The reason I do this.
0:47:13 What’s important is that I am not one of the people who says
0:47:14 nobody can beat the market.
0:47:16 So therefore use index funds.
0:47:17 That’s not what I believe.
0:47:20 I think it’s extremely hard to beat the market.
0:47:21 And very few people will do it.
0:47:24 But I think there are really smart people who can do it.
0:47:26 And people who I know who I could invest with.
0:47:29 The reason I don’t is not because I don’t believe it can be done.
0:47:34 It’s because the variable that I want to maximize for in my investments is endurance.
0:47:38 If I can just earn average returns for an above average period of time,
0:47:41 it’s going to lead to amount of success that will literally put you in the top
0:47:43 5% of investors.
0:47:45 My parents are a great example of this.
0:47:49 My parents are smart people, but they really have no financial background.
0:47:51 And they have like minimal financial interest, I would say.
0:47:56 And but they have dollar cost average index funds for going on 40 years now.
0:47:59 And literally, if you look at the returns, they’ve never sold anything ever.
0:48:04 And literally, if you look at the returns, they’d probably be in the top 3% of professional investors.
0:48:08 What is, for anyone that doesn’t know, what is dollar cost averaging and what is an index fund?
0:48:12 Dollar cost averaging means you buy the same dollar amount of investments
0:48:14 every single month come hell or high water.
0:48:17 It doesn’t matter what the stock market’s doing, recession, boom, bust.
0:48:22 You say, I’m going to put $100 or whatever it is in the stock market on the first of every month.
0:48:26 Now, most people who like have a 401k at work are doing this, whether they know it or not.
0:48:30 They have $100 or whatever removed from every paycheck.
0:48:33 And it goes into the funds that they own, and they don’t have to do anything.
0:48:35 Whether you know it or not, you’re actually doing it.
0:48:40 The contrast to that would say, I’m going to buy and sell based off of how I feel in the stock market.
0:48:44 I wake up, I watch CNBC, I decided to sell, I’m going to put it back in when I feel better about the market.
0:48:46 It’s the contrast to that.
0:48:51 An index fund is just a single fund that owns hundreds or thousands of stocks within it.
0:48:55 And if it’s diverse enough, if it’s big enough, really what you’re doing is you’re owning a slice
0:48:58 of the global economy, which is how I think about it.
0:49:01 It’s thousands of individual stocks in there, Tesla, Apple, whatever it be.
0:49:04 But really what you’re doing is you’re owning a slice of capitalism.
0:49:10 If I was your son and I said, Dad, prove to me that that’s a better long-term wealth creation strategy
0:49:14 than buying crypto or buying companies that I use or like,
0:49:17 how would you explain that to your kid?
0:49:22 Your ability to do well over the next one year or five years is going to have no role
0:49:25 whatsoever on your lifetime ability to generate wealth.
0:49:29 All that’s going to matter is not what are the best returns you can earn.
0:49:33 All that matters is what are the returns that you can sustain for the longest period of time.
0:49:35 All that matters is your endurance.
0:49:39 It doesn’t matter if you can double your money this year or even double your money again the next year.
0:49:43 All that matters is can you stick and keep it going for 50 years?
0:49:45 That’s where compounding comes from.
0:49:45 Preview.
0:49:49 All because the formula for compounding is returns to the power of time.
0:49:52 That’s not quite it, but like more or less that’s it.
0:49:57 So in that equation, if you understand the math, all of the heavy lifting comes from the exponent.
0:49:57 Prove it.
0:49:59 Because that’s how exponential growth works.
0:50:00 That’s how it works.
0:50:01 It’s literally exponential.
0:50:04 Give me a case study where someone has followed that strategy and done well.
0:50:06 Okay, here’s one way to explain it that I use in the book.
0:50:12 99% of Warren Buffett’s net worth was accumulated after his 60th birthday.
0:50:18 After he turned 60 years old, 99% of his wealth has been accumulated after that period.
0:50:22 Because the longer you hold that for, the crazier the numbers get.
0:50:25 When he was 60, I think he was worth about $3 billion.
0:50:26 Lot of money.
0:50:27 It’s a multi-billionaire.
0:50:29 But now that he’s 90, he’s worth over $100 billion.
0:50:31 And he’s given like $100 billion away to charity.
0:50:36 So if he didn’t do that, he’d go from $3 billion to $200 billion since he’s been 60.
0:50:38 Because the numbers just get crazier at that point.
0:50:39 He’s worth $100 billion.
0:50:44 So if his net worth goes up 10% in one year, he makes $10 billion.
0:50:47 Which is three times that he was worth when he was 60.
0:50:51 So when you look at somebody like Buffett, is he a great investor?
0:50:52 Is he a great stock picker?
0:50:52 Of course.
0:50:58 But the real secret to his success is that he’s been a good investor for 80 years.
0:51:03 And if he had retired at age 60 or at age 50, nobody would have ever heard of him.
0:51:06 He would have been like one of the other multi-billionaires who lives in Florida
0:51:08 and plays golf and you’ve never heard of him.
0:51:13 The reason he used a household name is because he’s been doing this non-stop
0:51:15 since he’s been 11 years old.
0:51:16 And he’s never stopped.
0:51:20 It’s just the endurance that’s made him so wealthy, not necessarily the annual returns.
0:51:21 Patience.
0:51:22 It’s a difficult thing.
0:51:25 It also reminds me of the story that you talk about in the introduction of your book about
0:51:27 the janitor, Ronald James Reid.
0:51:28 Yeah.
0:51:33 Who, when he died in 2014, age 92, had a net worth of over 8 million.
0:51:35 And he was a janitor.
0:51:37 How did he do that?
0:51:41 He took what very little money he could save from his job as a janitor,
0:51:43 mopping floors at the gas station.
0:51:46 He put it in stocks and he left it alone for 70 years.
0:51:46 And that’s it.
0:51:48 That’s all you need.
0:51:49 That’s all you need to do.
0:51:54 If you have endurance in your investing and you can keep it going for years or decades,
0:51:56 you don’t need to be a genius stock picker.
0:51:58 And not only do you not need to do it.
0:52:04 If you have endurance, you’re going to be literally 97 or 99% of the genius stock pickers.
0:52:08 And what’s so interesting about it is like picking the right stocks is hard.
0:52:09 It’s supposed to be hard.
0:52:13 I’m like, there’s no world in which everybody who tries to beat the market is going to do it.
0:52:15 Of course, it’s hard just like being an NBA player is hard.
0:52:19 And but having endurance is like largely in your control.
0:52:25 It’s so much easier to just be patient than it is to pick the right stocks every single day.
0:52:28 And I think some people, nature nurtures, some people like probably Ronald Reed
0:52:30 and my parents just understand it naturally.
0:52:32 It’s not hard for them to be patient.
0:52:38 But there are professional investors who work 80 hours a week for 30 years
0:52:41 to try to beat the market and they can’t do it.
0:52:43 Not only some, that explains like most of them.
0:52:46 And even the ones who can do it are maybe going to beat the market by half a percent per year,
0:52:48 one percent per year.
0:52:52 But if you can have endurance, that’s a bigger benefit than you can have
0:52:55 by even being like a very successful stock picker.
0:52:59 Like somebody who outperforms the market by one percentage point per year
0:53:01 and they can do that for 10 years, that’s amazing.
0:53:04 That’s like Mount Rushmore investor.
0:53:07 But somebody who earns average returns and doesn’t for 20 years,
0:53:09 is going to have way more money.
0:53:11 You do it for 30 years, you’re going to be filthy rich.
0:53:16 You’d be like Ronald Reed, you can be a janitor who leaves $8 million to charity when you die.
0:53:18 But so in the case of Ronald Reed, do you not look at him a little bit and go,
0:53:22 listen bro, if you had eight or nine million dollars in the bank,
0:53:24 you should have been living it up.
0:53:28 See, this is one, I do kind of regret that in the book that I’m,
0:53:32 I kind of, I didn’t say it explicitly, but I kind of make him out to be a role model.
0:53:33 And I don’t think that’s the case.
0:53:34 He’s not my role model.
0:53:38 I think he’s a fascinating story of somebody who became rich,
0:53:42 despite not having any of the pedigree or any of the skills
0:53:45 that you are normally associated with wealthy people.
0:53:51 But you’re right that he lived in a squalid housing and he worked as a janitor.
0:53:52 That’s not my goal.
0:53:54 So I want to live a nice life.
0:53:55 I want to be independent.
0:53:58 But he’s the most extreme example that you can come up with.
0:54:00 And I wish I had stated that more clearly in the book.
0:54:03 A lot of people have this conversation around pensions.
0:54:06 And in the UK, we can pay money from our salary into our pension.
0:54:10 But I think a lot of people think, gosh, when I’m 60,
0:54:11 when I’m 65, I want to be rich.
0:54:13 I want to be rich when I’m 25.
0:54:20 And I can go to Vegas and, you know, ball out and buy nice things and have great experiences.
0:54:21 Not when I’m 65.
0:54:22 Yeah.
0:54:23 Now that’s true.
0:54:24 I think there are a lot of people.
0:54:28 A lot of financial advisors will say that one of the hardest things they do as an advisor
0:54:30 is getting their clients to spend money.
0:54:33 Because they’ve been so conditioned to save, save, save, save, save.
0:54:36 That when they finally retire at 65, they don’t know how to spend.
0:54:37 They have no clue how to spend money.
0:54:39 There’s a great author.
0:54:42 I think you’ve had him on your show, Rameed Setti, who talks about this a lot.
0:54:47 Like you need to learn how to live a rich life and figure out what that is for you.
0:54:52 For some people, like for me, it’s just like my happy state is like sitting on the couch
0:54:54 and sweatpants reading a book, going for a walk with my wife.
0:54:56 That’s my rich life that I love doing.
0:54:59 And to do that, I need to be independent and autonomous.
0:55:01 So I can do that all day long.
0:55:02 I can do that on a Wednesday afternoon.
0:55:05 Rameed talks a lot about like maybe your rich life.
0:55:08 I think for him, it’s flying first class and wearing nice clothes.
0:55:11 And he talks about like he drives, I think like a beat up Honda.
0:55:14 But he flies first class and he dresses very nicely.
0:55:18 So you just have to figure out what is the little thing that’s going to make you happy.
0:55:21 And I think a lot of people’s problem is that society tells you
0:55:24 what you’re supposed to do to be happy.
0:55:25 You’re supposed to have a nice car.
0:55:26 You’re supposed to have a big house.
0:55:28 You’re supposed to wear nice clothes.
0:55:30 That’s what society tells you to do.
0:55:32 And for some people, that might be the case.
0:55:34 For other people like me, I think it’s not.
0:55:36 That would not ever make me happy.
0:55:38 What does make me happy is independence.
0:55:41 So I can just do these little quirky things that I like to do.
0:55:45 So I think you just have to figure out the little things that make you happy
0:55:49 rather than just being forced by society into what they want you to do.
0:55:50 Knowing when enough is enough.
0:55:56 This was one of the most interesting things that I think really rang true to me was,
0:55:58 how do I know in my life when enough is enough?
0:56:02 I’ve definitely been a victim to that external narrative that I need to have these things
0:56:03 in my life to be a happy person.
0:56:07 But how does one go about knowing when enough is enough?
0:56:09 I think back to the story of my father.
0:56:16 He just woke up one day and it was obvious that he had been doing what he did for long enough.
0:56:18 And it was he had felt like he had enough and whatnot.
0:56:20 And he broke away from it.
0:56:25 I think for a lot of people, one thing that’s important about the concept of having enough
0:56:29 in independence is that when most people, even if they are independent,
0:56:31 they wake up every morning, what they want to do is go to work.
0:56:36 One of the big problems with the fire movement, the financial independence retire early movement
0:56:39 where people are like, they’re going to be a super saver and then retire at age 31,
0:56:40 whatever it be.
0:56:43 So many of those people who actually did that and retired at age 31.
0:56:48 Once they retired, after about two weeks, they were bored out of their mind.
0:56:51 And if they did it for six months, they were clinically depressed.
0:56:53 Because for most people, you want to be productive.
0:56:54 You want to keep doing it.
0:56:58 So having enough doesn’t necessarily mean that you’re going to stop working.
0:57:01 It just means you’re going to keep doing only the work that you want to do.
0:57:05 There’s a really interesting question that Patrick O’Shaughnessy asks a lot of people
0:57:07 in his office.
0:57:10 He says, if you won a billion dollars in the lottery,
0:57:13 but you had to stay at this job, you’re a billionaire, but you can’t quit.
0:57:16 What at this company would you want to do?
0:57:17 And what would you get rid of?
0:57:20 And virtually everyone has an answer for that question.
0:57:22 They say, oh, if I didn’t need the money, but I have to stay,
0:57:24 I would love to work on this project.
0:57:26 I love working on this thing.
0:57:29 This, that and the other is all bullshit to me.
0:57:32 So like in any job, there’s going to be something that you want to do.
0:57:34 There’s going to be some project, there’s going to be some position,
0:57:36 or maybe it’s like being an artist, whatever it would be.
0:57:38 It’s not that you stop working.
0:57:40 It’s that when you have enough, you get to pick and choose
0:57:42 which of those things you’re going to end up doing.
0:57:46 It’s often too late in our lives when we realize the cost that we’ve paid
0:57:48 for enough never being enough.
0:57:51 You know, it could be family, it could be health, whatever.
0:57:53 I always reflect on the, with Brony Ware, wasn’t it,
0:57:55 who interviewed people on their deathbeds
0:57:57 and found out that the biggest regret of the dying was
0:58:00 not living a life-treat to themselves, working too much, etc.
0:58:01 But that’s on your deathbed.
0:58:03 There’s nothing you can do at that point.
0:58:05 And I think a lot about this, like, what am I going to regret?
0:58:07 Yes, I think about that too.
0:58:09 I think this is, this is pretty morbid to think about,
0:58:11 but I think about if I were on my deathbed tomorrow,
0:58:14 would I regret working hard and saving a lot of money?
0:58:16 And my answer is absolutely not.
0:58:18 It would give me so much pleasure to know
0:58:20 that my wife and my two young kids are going to be fine.
0:58:24 And the opposite of that, I cannot fathom being on my deathbed
0:58:27 and looking at my wife and my eight-year-old son and my four-year-old daughter
0:58:28 and thinking, “You guys are screwed.”
0:58:31 That would, that would, that would be the biggest regret.
0:58:32 I can fathom.
0:58:34 So I think a lot of people would look at someone
0:58:35 with a high savings rate like me
0:58:38 and would assume that I’m going to regret it on my deathbed.
0:58:39 And who knows?
0:58:42 But I have to think it would actually be the opposite.
0:58:44 What makes me, gives me so much happiness and pleasure
0:58:46 is taking care of my family.
0:58:49 And if I were to go tomorrow, I wouldn’t regret for one second
0:58:53 the car that I didn’t buy, the big house I didn’t buy,
0:58:54 the nice clothes I didn’t buy,
0:58:56 not for a second would I regret not doing those.
0:58:57 It’s a really good frame to think through, isn’t it,
0:58:59 about our financial decision-making.
0:59:02 And, you know, a lot of people are saving up to buy,
0:59:03 a lot of nonsense that’s going to depreciate.
0:59:07 And would you rather have a little nest egg left over
0:59:10 for the ones you love or buy that Lamborghini?
0:59:12 There’s another great book called Die with Zero,
0:59:15 which basically the title is self-explanatory.
0:59:17 And one of the concepts is,
0:59:19 even if you want to give money away to your family,
0:59:21 don’t wait until you die.
0:59:23 Don’t make your kids wait or like hope you’re going to die
0:59:24 so they can get their inheritance.
0:59:26 Give it to them when it really matters,
0:59:28 which for most people is in their 30s and 40s.
0:59:31 If you wait until you die at age 90
0:59:33 and your kids are 60 and then they get your money,
0:59:35 like what’s the purpose of that?
0:59:36 Give it to them when they need it.
0:59:37 When they’re raising kids and whatnot,
0:59:39 that’s when they need your money.
0:59:41 I really like that concept.
0:59:42 And I think about that with my own kids.
0:59:44 The counterpoint to that is though,
0:59:45 if I just give my kids money,
0:59:50 then like the Chamath quote, they might lose it quick.
0:59:52 And to think about that, especially as, you know,
0:59:55 someone that has a lot of cash they could give,
0:59:56 I think about this because at some point I’m going to have kids
0:59:59 and they’re going to, daddy, I want to do a driving lesson,
1:00:01 or they’re going to be 18 and go off to university or whatever.
1:00:03 God, I hope they don’t go to university.
1:00:06 And they’re going to say like, I’ve got nowhere to live,
1:00:08 or I found this nice apartment, dad.
1:00:09 And in those moments,
1:00:12 do I make the decision to pay for it because I can,
1:00:15 or withhold it because they need to learn the hard way?
1:00:18 I have this, yeah, I’ll call it an argument,
1:00:20 with my girlfriend where I say, babe, listen,
1:00:22 when we have kids, they’re going to sit in economy.
1:00:25 And she’s like, absolutely not.
1:00:26 Yeah.
1:00:28 And I’m like, no, babe, when they get, okay, we made a deal.
1:00:30 I think we got to about, when they’re 12 years old,
1:00:31 I’m going to put them in economy.
1:00:35 So they can learn for themselves the value of things.
1:00:37 See, we made this mistake.
1:00:38 I don’t think I’ve ever talked about this,
1:00:40 but it was about a year ago, we flew.
1:00:41 My son, who was me, I guess he was seven at the time,
1:00:43 we flew first class.
1:00:46 And we explained to him that this was not normal.
1:00:48 This was not going to be the way it is.
1:00:49 As soon as he did it, he went home.
1:00:52 He told all of our neighbors, told all of his friends,
1:00:53 told everybody at school.
1:00:57 And that was when I was like, I can’t, can’t do this.
1:00:57 Never again.
1:01:00 You see how quickly somebody can be spoiled,
1:01:02 or use that to try to show other people
1:01:03 that they are superior to them.
1:01:04 And expectation.
1:01:05 That’s when it was like, no, no,
1:01:06 we can’t ever do this ever again.
1:01:08 And you moved his expectations in a way.
1:01:08 Absolutely.
1:01:10 I didn’t fly first class until I was 35.
1:01:12 He did it at seven.
1:01:15 And so that my, when I first did it at 35,
1:01:17 I remember feeling, A, I earned this.
1:01:18 I worked for this.
1:01:19 And it also felt so special to me
1:01:22 because I’d flown coach 9,000 times before that.
1:01:23 So it felt amazing.
1:01:25 And so that’s, I think about that a lot.
1:01:27 There’s a great quote from Charlie Munger
1:01:29 where one of his rich friends says,
1:01:32 “Charlie, if I give my kids all of my money,
1:01:34 is that going to ruin their ambition?”
1:01:35 And Charlie says, “Of course it will,
1:01:37 but you have to do it anyways.”
1:01:38 And the guy says, “Why?”
1:01:40 And Charlie says, “Because if you don’t,
1:01:40 your kids will hate you.”
1:01:43 And I think that’s, that too is like,
1:01:46 lots of Charlie Munger quotes are framed as black and white.
1:01:47 They’re extreme.
1:01:49 But I think that’s probably like 80% true.
1:01:50 Really?
1:01:52 That it’s maybe 70% true.
1:01:54 That if you are a wealthy person,
1:01:55 and I’m not talking billionaires,
1:01:56 if you just have a moderate amount of wealth
1:01:58 that you might pass along to your kids someday,
1:02:00 that your two options are kind of,
1:02:02 at least to some extent hurt their ambition
1:02:05 or risk some level of strife.
1:02:06 And it’s always child dependent.
1:02:08 Like I always make the example that
1:02:11 if 18 year old Bill Gates or Mark Zuckerberg
1:02:13 or Elon Musk inherited a billion dollars,
1:02:15 would have made any difference to their ambition.
1:02:16 They would have, they would not have slowed them down
1:02:18 by one second.
1:02:21 But most people, including myself, it would have.
1:02:24 Like I was driven by fear of not making it,
1:02:25 which is what most people are.
1:02:27 I was driven, I was scared shitless
1:02:29 that I was not going to find the right career,
1:02:30 that I wasn’t going to make it.
1:02:31 And that’s what drove me.
1:02:34 Some people don’t need that.
1:02:36 But I think it’s very rare.
1:02:37 I think the huge majority of people,
1:02:39 if you give them an easy life,
1:02:41 they will take it and embrace it with both hands.
1:02:43 Making money and keeping money
1:02:45 require two different skills.
1:02:48 You’ve spoken about a few of the skills
1:02:49 that are required for making money.
1:02:50 The one that really stuck out to me
1:02:52 that you’ve discussed so far
1:02:54 is this idea of endurance, patience,
1:02:56 regardless of what’s happening in the markets,
1:02:58 regardless of the volatility,
1:02:59 lose your password and sit on your hands.
1:03:01 Just on that point as well,
1:03:02 I remember reading somewhere,
1:03:03 it might have even been your book.
1:03:04 You know, it’s so crazy because
1:03:07 the things that I know about money,
1:03:09 I can’t remember where I’ve got them from,
1:03:10 but most of them came from this book.
1:03:12 Like most of the principles came from this book.
1:03:14 And one of the things that I read
1:03:16 was that Warren Buffett would go like five years
1:03:18 without allocating capital.
1:03:19 And this quote where he said,
1:03:22 “The hardest thing to be a great investor
1:03:24 is to be able to sit on your hands and do nothing.”
1:03:25 “Sit on your ass and do nothing.”
1:03:27 That’s it. That’s a Munger quote.
1:03:28 And that’s what they’re doing right now right now.
1:03:30 Berkshire Hathaway, which is Warren Buffett’s company,
1:03:33 has like $150 billion of cash right now.
1:03:36 And that’s their entire 60-year history
1:03:38 of Warren Buffett and Berkshire Hathaway
1:03:40 is build up a shitload of cash,
1:03:43 wait 10 years for an opportunity, deploy it all,
1:03:45 and then go back to waiting and building up cash.
1:03:46 Crazy.
1:03:47 And that’s how they’ve done it.
1:03:49 Good opportunities are rare.
1:03:50 Of course they are. They should be rare.
1:03:53 It shouldn’t be that anybody can just open up their stock account
1:03:54 and find the opportunity of a lifetime.
1:03:56 It’s going to come once a decade.
1:03:57 What are the other skills then?
1:04:00 Endurance, patience, to create, to get money.
1:04:01 For the ordinary person,
1:04:05 endurance and patience is 99% of what you need as an investor.
1:04:07 Because the opportunities there to invest
1:04:09 in a low-cost index fund are available for everybody.
1:04:11 And you can do that from your phone, like you do.
1:04:12 Do it from your phone.
1:04:13 Open up a Robinhood account, buy some index funds.
1:04:15 Anybody can do that.
1:04:17 And so that was not always the case.
1:04:19 It used to be like 20 years ago
1:04:20 that the only people who could invest
1:04:22 were people who had a lot of money
1:04:24 and could afford a broker and had a connection to a broker.
1:04:25 And you had to make a phone call.
1:04:26 You had to make a phone call.
1:04:27 You had to know a guy.
1:04:29 And even then, you were going to pay a ridiculous fee
1:04:30 to that person for doing it.
1:04:32 Prices of paper and all kinds of things.
1:04:33 It was a joke and that’s 20 years ago.
1:04:35 It was not that long ago.
1:04:38 So I think people aren’t grateful enough
1:04:40 or appreciative enough of how much things have changed
1:04:42 that open up those opportunities for everybody.
1:04:45 You talk about the skill of keeping money,
1:04:46 which is different from the skill of getting money,
1:04:49 is predicated on survival.
1:04:51 Financial survival.
1:04:54 And just putting up with all the unpredictable nonsense
1:04:57 that’s going to happen between now and the end of your life.
1:05:00 And we talked earlier about the surprises.
1:05:02 Pearl Harbor, 9/11, all these big surprises.
1:05:06 It’s just your ability to endure things like that
1:05:08 that’s going to be literally 90% of your financial success
1:05:10 and your investing success.
1:05:12 So gaining money is like being an optimist
1:05:13 and taking a risk.
1:05:15 Like being optimistic about yourself,
1:05:16 swinging for the fences.
1:05:17 You need that to get rich.
1:05:19 Staying rich is like the exact opposite.
1:05:22 You need a level of being conservative.
1:05:23 You need to be scared.
1:05:25 You need to be like acknowledged
1:05:28 of all the unknown risks that are in front of us
1:05:31 and have a financial allocation and a mindset
1:05:32 that’s going to allow you to endure them
1:05:34 and survive them financially.
1:05:36 You need both of those skills at the same time.
1:05:38 So your kid is 20 years old.
1:05:39 He’s broke.
1:05:43 Do you tell him to go and take huge outsized risks?
1:05:44 He’s not got a family.
1:05:45 He’s not got a mortgage.
1:05:46 He’s not got a dog.
1:05:49 What advice do you give him at that age to create wealth?
1:05:51 I would actually say that I think this is a little counterintuitive
1:05:54 that when somebody is young, you would think you would say,
1:05:56 “You got 50 years in front of you.
1:05:56 Swing for the fences.
1:05:57 Go for it.”
1:05:59 It’s also when your life is the most fragile.
1:06:01 It’s when you’re most likely to be laid off,
1:06:03 most likely to change your career,
1:06:05 most likely to break up or get divorced,
1:06:06 whatever it would be.
1:06:09 And so for that, you need quite a bit of financial flexibility,
1:06:11 just cash and liquidity.
1:06:13 So once you had some level built up,
1:06:15 whatever the level might be for a different person,
1:06:17 then do something crazy.
1:06:19 I also think for careers,
1:06:22 some of the best career advice that’s maybe not universal,
1:06:26 but when you graduate college and you’re looking at your career,
1:06:27 don’t take the safe job,
1:06:30 which is usually the big company, the blue chick company.
1:06:31 Go for the weird company.
1:06:34 Go for something crazy because when you’re older,
1:06:37 when you’re 40 and you have two kids and a mortgage,
1:06:38 you’re not going to want to take the weird job.
1:06:40 That’s when you want the stability.
1:06:42 That’s when you’re probably going to want the job
1:06:45 that has good benefits and a stable paycheck because you need that.
1:06:48 When you’re 22 and you’re not tied down by anything,
1:06:51 don’t go work for Goldman Sachs or Apple or Deloitte
1:06:52 or something like that.
1:06:53 Go for the weird startup,
1:06:56 where you’re going to learn something completely different.
1:06:59 Link to that point is in the weird startup,
1:07:01 you’re going to be so close to the failure
1:07:02 and failure is the knowledge.
1:07:04 You’re going to learn so much more.
1:07:07 And there’s so many people who take the blue chip,
1:07:08 the safe job out of college,
1:07:10 and it puts them on a very predictable track.
1:07:12 You’re going to be an analyst for two years.
1:07:15 And then if you’re good, you’ll get promoted to senior analyst.
1:07:16 And then you’ll get promoted to associate.
1:07:18 It’s very stable and linear.
1:07:22 And that’s like you’re capping all of your upside.
1:07:23 Or if you go for the weird company,
1:07:25 you’re either going to do one of two things.
1:07:27 It’s either going to fail and you’re going to learn a lot from that
1:07:30 or it’s going to take off and you’re going to learn a lot from that.
1:07:31 And then maybe when you’re 40,
1:07:32 after going through all that,
1:07:35 then you want the stable job at the big company.
1:07:35 It’s interesting.
1:07:38 I was thinking as you’re speaking that the proximity
1:07:43 from your desk and the CEOs probably needs to widen over time.
1:07:45 Yes, I think that’s true.
1:07:46 Yeah, absolutely.
1:07:49 And most people, I think if you do it the other way around,
1:07:51 or most people would never do it the other round,
1:07:53 if you start your career in the stable company,
1:07:55 you’re probably never going to leave.
1:07:57 You’re going to get addicted to the nice paycheck,
1:07:58 the stable benefits, whatnot,
1:08:00 and you’re never going to take a risk and do anything else.
1:08:01 Maybe that’s okay.
1:08:03 Maybe for some people’s personalities,
1:08:04 that’s exactly what they want.
1:08:07 But I think there is a higher level of regret
1:08:09 for people that start in a safe company
1:08:11 and then they get the golden handcuffs, they can’t leave.
1:08:12 And by the time they’re 40
1:08:14 and they realize that they wanted to work at the crazy company,
1:08:17 they can’t because they got a mortgage and two kids
1:08:18 and they’re saving for retirement
1:08:20 and they can’t take the risk at that level of their life.
1:08:25 You introduced this concept of tails, long tails.
1:08:27 And this also changed my life.
1:08:29 Changed my investment strategy, I should probably say.
1:08:31 You talk about the example of venture capital,
1:08:35 where for every 50 investments that venture capitalists make,
1:08:38 statistically half of them will completely fail.
1:08:42 10 will do okay and one or two will make huge profits
1:08:45 that drive 100% of the funds returns.
1:08:47 This is a lesson about investing in finance,
1:08:49 but it’s also for me a lesson about life.
1:08:50 It’s always life.
1:08:52 Yeah, it applies to everything.
1:08:55 Tails wear just a couple of things that happen,
1:08:58 explain 90 or 99% of what matters.
1:09:00 It’s always the case.
1:09:02 You see it in business where you take in the United States,
1:09:07 there are thousands of public companies that you can buy stock in,
1:09:10 but the huge majority of the value in the US stock market
1:09:13 is in like 10 companies, Apple, Tessa, Microsoft.
1:09:15 So even though you have thousands of companies,
1:09:16 10 of them are the ones that really matter
1:09:18 and are going to drive all of the returns over time.
1:09:20 So why don’t you just buy those 10?
1:09:22 Because nobody knows what they’re going to be,
1:09:23 at least in hindsight.
1:09:25 That’s the argument for owning a thousand of them
1:09:27 is that you know that the 10 that are going to be
1:09:28 the next big ones are going to be in there.
1:09:30 All of this is a case for humility.
1:09:33 This is honestly what I took away from your book.
1:09:36 You’re expecting to walk away with tips,
1:09:38 all these tips, these tricks,
1:09:40 these special ways to make more money than everybody.
1:09:45 What I came away with is this one important lesson
1:09:49 that I’ve never been able to unsee, which is, I don’t know.
1:09:50 I think that’s great.
1:09:52 And back to, I wrote this book for myself,
1:09:55 that’s been the biggest lesson for me.
1:09:57 It’s not only do I know, but nobody else knows either.
1:09:59 Everyone else is bullshitting their way
1:10:00 through the investing market too.
1:10:02 They don’t know either.
1:10:04 I’m in this crypto chat where one of my friends,
1:10:06 I’m going to disparage him, one of my friends,
1:10:07 he’s the guy in the chat that’s always posting
1:10:09 the forecast graphs, you know those ones,
1:10:11 where they kind of like the little logger graphs,
1:10:13 where they forecast where the stock or the crypto is going to go.
1:10:14 Where they think it’s going to go, right?
1:10:17 And it’s always, it’s always up and to the right.
1:10:21 And it’s kind of like male horoscope.
1:10:22 So I heard someone say that.
1:10:24 That’s such a great, yeah.
1:10:26 No, I think that’s, I think what’s closest to investing
1:10:27 is something like the horoscope.
1:10:29 Or even if you know it’s bullshit, you want to read it.
1:10:30 Why?
1:10:31 Because it’s comforting.
1:10:34 What a lot of people want out of their investing forecasts
1:10:37 or whatever it is, is they want to reduce the uncertainty
1:10:38 that’s giving them stress.
1:10:40 Because everyone, I think intuitively knows
1:10:42 that the future in front of us is unknown,
1:10:44 and it’s unknowable, but that hurts.
1:10:46 And so if it hurts, you try to reduce that stress
1:10:50 by finding someone who says, I do know what’s going to happen.
1:10:51 You know what, this applies as well.
1:10:52 As I read Amazon’s Jeff Bezos,
1:10:54 who’s the CEO and founder of Amazon,
1:10:56 his shareholder letter, where he says,
1:10:58 we have to be the best place in the world to fail.
1:11:01 We swing for the fences 10 times.
1:11:04 And for every 10 swings,
1:11:06 nine of them are in the Amazon graveyard.
1:11:08 He’s talking there about a9.com, which nobody knows,
1:11:11 because it failed the fire phone, which nobody knows.
1:11:14 But the one in 10 pay for the entirety of the graveyard.
1:11:15 The one in 10 is going to be AWS.
1:11:17 Which makes 70 billion this year.
1:11:17 Right.
1:11:20 He talked about that when the fire phone from Amazon,
1:11:22 which if you don’t know, Amazon built a cell phone.
1:11:23 It’s called the fire phone.
1:11:24 And it was a joke.
1:11:24 It was a disaster.
1:11:26 It was a massive flop.
1:11:28 And he was doing like an analyst call.
1:11:30 And this analyst talked about like,
1:11:31 hey, the fire phone flopped.
1:11:32 Like what happened there?
1:11:35 And Bezos said, if you think that was a big failure,
1:11:37 just wait, you’ve seen nothing yet.
1:11:38 And like, that’s why Amazon’s successful.
1:11:40 They’re willing to try a thousand things
1:11:44 with the idea that they know 990 of them are going to fail.
1:11:47 But the 10 that work are going to be massive.
1:11:50 And if you can fail well, and have the mentality to fail,
1:11:53 and the financial backing to be able to fail,
1:11:55 like make sure your bets are not that big.
1:11:58 And you can just keep taking little risks all the time.
1:11:59 The optionality that you get from that,
1:12:01 like the odds that one or two of those
1:12:03 are going to explode are huge.
1:12:04 It’s massive.
1:12:07 It’s no different than how do you win the lottery?
1:12:09 You have to buy thousands and thousands
1:12:11 or millions of tickets.
1:12:12 If you buy billions of tickets,
1:12:13 you will probably win the lottery.
1:12:14 It’s probably not going to pay off
1:12:15 because it doesn’t work like that.
1:12:16 But it’s the same concept.
1:12:19 Like if you take enough swings at bat,
1:12:20 one of them is going to hit eventually.
1:12:27 And this is also a reason why some companies look innovative.
1:12:28 They look like they’re geniuses.
1:12:31 But in fact, their failure rate is just massive.
1:12:34 There was a story at Netflix several years ago
1:12:38 where there was a report to the CEO.
1:12:40 And the report was all of the new movies
1:12:44 that we’ve come out that we’ve produced have been successful.
1:12:46 And whoever presented that probably thought,
1:12:48 “This is great. This is what you want to hear.”
1:12:50 And the CEO said, “That’s terrible.
1:12:52 That means we’re not taking enough risks.
1:12:54 If every movie that we release is a hit,
1:12:56 we’re not taking risks.
1:12:59 Like you want your failure rate to be at least some…
1:13:01 That’s when you know you’re at least trying something new.
1:13:04 It’s the same like if you’re managing a hotel.
1:13:06 You don’t want every room to be sold out
1:13:08 because that means you’re not pricing high enough.
1:13:12 You know you’re doing a good job when you have 10 empty rooms.
1:13:14 That’s when you know you’re pricing the other rooms
1:13:15 at a high enough rate.
1:13:18 So there’s always going to be like some level
1:13:20 of what looks like failure that you need.
1:13:22 And if you don’t have it, you’re not taking a big enough risk.
1:13:24 Daniel X sat here and he said the same thing.
1:13:26 He goes, “One of the most important metrics
1:13:29 that I think about at Spotify is our mistake rate.”
1:13:31 And people will think,
1:13:33 “Okay, so he wants to limit mistakes very much the opposite.
1:13:36 He wants to make sure that the company maintains
1:13:38 that sort of startup mentality
1:13:41 and they increase their rate of mistakes.”
1:13:44 And this brings me to something which I kind of hit me like a truck
1:13:46 in your new book, Same As Ever,
1:13:48 which was this idea that we need to keep running.
1:13:50 Now there are areas in my professional life
1:13:52 where I’ve been successful.
1:13:55 Pogos is doing well, I think, doing pretty well.
1:13:58 And I had a car journey with Jemima who’s through the wall,
1:13:59 who you met.
1:14:00 And last time we came to LA,
1:14:02 I’m in the front seat of the car and I go,
1:14:05 “Jemima, do you know what our biggest threat is now?
1:14:07 Complacency.”
1:14:12 When people get successful, they play defense to their detriment.
1:14:16 They don’t play offense as much as they need to
1:14:18 to keep up with the rate of change in the world.
1:14:22 And then a young, scrappy, agile incumbent
1:14:25 who has a high-risk appetite will take their cheese.
1:14:26 Right.
1:14:28 And your chapter on Keep Running,
1:14:29 there’s two quotes that I really pulled out.
1:14:31 The chapter’s called Keep Running.
1:14:33 And the two quotes that I pulled out were,
1:14:38 “Competitive advantages tend to be short-lived,
1:14:41 often because their success plants the seeds
1:14:44 of their own decline.”
1:14:44 One more quote.
1:14:48 “It’s easy to overlook how many forces pull you away
1:14:51 from your competitive advantage once you have one,
1:14:54 specifically because you have one.
1:14:56 Success has its own gravity.”
1:14:57 That’s right.
1:15:00 And the biggest source of gravity there is laziness.
1:15:04 The reason you’re successful is because you work so hard
1:15:04 to get to where you were.
1:15:06 And now that you feel like you’ve made it,
1:15:07 now that you feel like you’re on the top of the mountain top,
1:15:08 you get lazy.
1:15:10 And there’s so many companies fall for that,
1:15:12 so many careers fall for that.
1:15:13 There’s a great story from Jerry Seinfeld
1:15:16 where he said that one of the reasons that he quit the show
1:15:18 when it was still going gangbusters
1:15:20 is because he could start to sense
1:15:25 that what made the show successful was starting to go away.
1:15:28 He said, and part of the reason is because he got so famous.
1:15:30 When he was not that famous,
1:15:32 he could go sit in a coffee shop
1:15:34 and watch how people ordered their coffee
1:15:35 and make a joke out of it.
1:15:37 He was observing how society worked.
1:15:39 Once he got very famous, he couldn’t do that anymore.
1:15:41 He was too famous to go sit in a deli
1:15:42 and watch how people ordered their sandwiches.
1:15:43 He couldn’t do it.
1:15:46 So therefore, he didn’t have a lot of the source material
1:15:47 that he had before.
1:15:50 And so he was like, look, what made me so funny
1:15:52 and the show so successful, I can’t do anymore.
1:15:55 So like Red Alert, let’s pull the plug
1:15:56 before it gets really bad here.
1:15:58 So that’s like a very specific example,
1:15:59 but what he realized
1:16:01 that what made him successful was gone.
1:16:04 And a lot of CEOs will have this problem too
1:16:06 where what made them successful
1:16:08 was that they were a scrappy startup founder
1:16:10 and they were very good at building a product.
1:16:12 But now that the company is big and successful,
1:16:14 they also need to be an HR manager.
1:16:16 They need to be a finance specialist.
1:16:17 They need to be a marketer.
1:16:19 They need to be all these other things.
1:16:20 And therefore, their time is pulled away
1:16:22 from what they’re actually good at,
1:16:23 which was building a product.
1:16:24 A good example of this, if I can say,
1:16:28 it was Travis Kalanick of Uber, the founder of Uber.
1:16:31 Probably nobody in the world was better
1:16:33 at scaling a company like Uber than he was.
1:16:36 And there were a few people who were worse
1:16:39 at managing a big company than he was.
1:16:42 So it’s like what made Uber successful
1:16:45 is what pulled him away from being a successful manager at that.
1:16:46 He was very good at one thing.
1:16:49 He was the best in the world at that one thing.
1:16:51 But you shouldn’t think that like it’s going to last
1:16:54 during another phase of the company’s life.
1:16:57 My person I consider a mentor and a friend of mine,
1:16:59 been a long-time friend of mine, a guy called Shaquille Kahn.
1:17:01 He was one of the very first investors in Spotify.
1:17:04 New Daniel, the founder from the very beginnings,
1:17:08 he said to me a piece of advice that stayed with me.
1:17:11 And I’ve also imparted on other people
1:17:13 at a time when I’d left my company,
1:17:17 I was now financially free by all regards.
1:17:21 And I called him after leaving my company and I said Shaq,
1:17:23 what should I do now with my life?
1:17:26 He said to me, Stephen, the reason you were successful
1:17:28 was because you were hungry.
1:17:30 You need to realize that you’re no longer hungry
1:17:32 for the same reasons.
1:17:33 And what he told me to do
1:17:34 was the hardest thing I’ve ever done in my life,
1:17:36 which was nothing.
1:17:38 He said spend a year,
1:17:40 don’t rush back into starting the same business again.
1:17:40 Because he said to me,
1:17:43 the reason why you were so unbelievably disciplined
1:17:45 and would go to the office seven days a week
1:17:47 was because you were like an insecure kid
1:17:48 that was fighting to survive.
1:17:49 That’s gone now.
1:17:51 So sit on your hands for a year,
1:17:53 do absolutely nothing and get inspired again.
1:17:55 Get hungry again about something new.
1:17:57 Because my temptation was just to run back in
1:17:59 and start a big marketing business again or whatever.
1:17:59 Yeah.
1:18:01 I mean, that’s kind of what you’re speaking of as well,
1:18:05 is that the need to understand that our motivations evolve
1:18:07 and change over time and the thing that made us successful
1:18:09 might not be the thing that makes us successful again
1:18:10 in a new venture.
1:18:11 I think there are some people who really can keep it going.
1:18:13 Some people who do keep running.
1:18:14 Like Elon fucking who?
1:18:15 A perfect example.
1:18:16 A guy’s worth a quarter of a trillion dollars,
1:18:18 his store works 100 hours a week.
1:18:19 So there are those people who exist.
1:18:20 But I think for a lot of people,
1:18:22 this should not be a scary thing.
1:18:24 The fact that after you’ve made it
1:18:26 and have some success and some wealth,
1:18:28 that you’re not as hungry as you used to be,
1:18:28 that’s fine.
1:18:30 It’s just you just have to accept it.
1:18:33 It gets dangerous when people don’t realize it.
1:18:35 And they are less hungry.
1:18:36 They’re not as motivated,
1:18:39 but they’re still going to try to go start a new business
1:18:40 even though they don’t need it anymore.
1:18:42 And then they’re shocked when that business doesn’t work.
1:18:44 He said to me, “You need to take on a moonshot.”
1:18:48 And he goes, “You did the first business.
1:18:49 You did well, whatever, et cetera.”
1:18:51 He goes, “The thing that will make you hungry
1:18:53 and sufficiently terrified
1:18:57 is you now need to find a big, scary, terrifying goal.”
1:18:58 That’s what Elon did with Twitter.
1:19:00 He’d already become the richest man in the world
1:19:01 and he probably got bored a little bit.
1:19:03 And he said, “I need to do something that’s crazy
1:19:04 and that even for someone like me
1:19:07 is going to be an absolute stretch to pull off.”
1:19:07 Crazy.
1:19:09 Which is buying Twitter and running into the ground.
1:19:10 I mean, there’s no surprise
1:19:12 that billionaires all seem to start rocket companies.
1:19:15 Yeah, I mean, the reason that they are successful
1:19:17 is because they have that complete swing for the fences.
1:19:20 I mean, most people would quit full stop
1:19:23 when their net worth hit 10 million or less, 3 million.
1:19:26 And so for someone to have a net worth of 10 billion
1:19:27 and to wake up and say,
1:19:29 “I’m going to keep going as hard as I possibly can,”
1:19:31 that’s why they have that level of success.
1:19:34 It’s complete insatiable hunger for more.
1:19:36 I sat with a billionaire when I was 20.
1:19:38 I’m going to say 24 years old.
1:19:40 And I sat in his office and I thought,
1:19:41 “Okay, this can be really interesting.
1:19:43 I get to meet this very successful person in Manchester.”
1:19:45 And I looked into his eyes and said,
1:19:46 “Why are you doing this?
1:19:48 Like, you have all of this money.”
1:19:50 And it became completely apparent to me
1:19:51 that it was not about the money.
1:19:53 It was all about competition.
1:19:55 I then went and met another billionaire who was in Manchester,
1:19:56 runs another big company in Manchester.
1:19:57 Everybody knows the company.
1:19:58 And it was the same thing with him.
1:20:01 It was the thing that had got him to a billion
1:20:05 was the thing that was going to keep him going after a billion.
1:20:07 Yeah. I mean, there’s this chapter in my book
1:20:10 about natural maniacs, like people like wild minds,
1:20:12 people that kind of person like Elon Musk,
1:20:15 who has that mindset to say, you know,
1:20:16 when he was 30 years old or whatever,
1:20:20 he took on GM, Ford, Chrysler, and NASA when he was like 30.
1:20:24 The kind of person who thinks that is not the kind of person
1:20:25 who’s going to say, “I have enough.
1:20:28 I’m going to put it all in unibonds and go live on the farm.”
1:20:30 Like it’s not the person who thinks they can do that
1:20:32 and can pull that off is the kind of person
1:20:33 who’s never going to stop.
1:20:35 If Elon Musk lives till he’s 97,
1:20:37 he’s going to be starting new rocket companies for sure.
1:20:38 Do you think he’s happy?
1:20:40 No, absolutely none.
1:20:41 I think most people in that situation,
1:20:43 the word that I would use is tortured.
1:20:46 I think they wake up every morning tortured
1:20:48 at the problems that they are aspiring to solve
1:20:49 that they haven’t solved yet.
1:20:53 There’s almost no biography of a very successful person
1:20:55 like that of that level of success
1:20:56 that you would read their biography
1:20:57 and say that life sounds great.
1:21:00 It’s one of the things that hit me like a train truck
1:21:01 was those two billionaires I met
1:21:03 were just the most miserable people.
1:21:03 Absolutely.
1:21:06 And I met one of their sons
1:21:08 and they go, “Dad is so unhappy.”
1:21:09 I remember him saying that to me and he’s going, “Fuck.”
1:21:11 He’s going to that office every single day
1:21:14 has a billion dollars and his kids think he’s like sad.
1:21:16 There’s this amazing story.
1:21:20 Do you remember Myspace back in the day before Facebook?
1:21:22 And the guy who ran it, his name was Tom.
1:21:22 I forget his last name.
1:21:24 But when you signed up for Myspace,
1:21:26 Tom was your first follow.
1:21:29 He was the founder of Myspace and he followed everybody.
1:21:39 And he sold Myspace to Viacom and did pretty well.
1:21:41 Let’s say, I’m guessing, let’s say he made 50 million dollars.
1:21:43 It’s probably something in that range.
1:21:46 It’s probably nothing that’s dramatic.
1:21:46 500.
1:21:47 Was it 500?
1:21:48 Maybe he sold the company for that much.
1:21:49 Yeah, he actually did.
1:21:53 But it was a good but not extraordinary sum of money.
1:21:55 And you can see his life on Instagram.
1:21:56 It’s not exaggerating.
1:21:58 He travels around the world with his girlfriend,
1:22:00 hiking in Bali.
1:22:01 It looks like at least from Instagram,
1:22:03 he lives this amazing life.
1:22:04 And then think about Mark Zuckerberg,
1:22:07 who is like every year hauled before Congress,
1:22:11 where he’s like screamed at for causing all of society’s ills.
1:22:13 And he has so much on his shoulders.
1:22:16 And Facebook stock fell 70% last year
1:22:17 because everyone thinks it’s going to hell.
1:22:19 And like, it looks like a very stressful,
1:22:22 incredible amount of pressure on his shoulders.
1:22:25 If you were to ask me, which one of those lives would I take?
1:22:27 Would I rather be someone with 50 million dollars
1:22:29 who was traveling around the world,
1:22:31 hiking in Bali with my wife?
1:22:33 Or would I be worth 100 billion dollars
1:22:35 and wake up every morning scared shitless
1:22:37 with so much pressure on my shoulders?
1:22:38 For me, it’s obvious.
1:22:40 I’d much rather be Tom than Mark.
1:22:42 But that pressure is a drug.
1:22:45 In the sense that when I say the pressure is a drug,
1:22:48 I mean, we know from motivation, psychology.
1:22:51 And I mean, I think I saw on the back of your book.
1:22:53 Yeah, Daniel H. Pink.
1:22:53 Yep.
1:22:55 Daniel Pink told me that when people
1:22:57 aren’t sufficiently challenged, they lose motivation.
1:22:59 And their level of challenge kind of increases.
1:23:01 So to be engaged with a task, you need to,
1:23:04 and you think of this like game psychology,
1:23:06 the levels need to get harder and harder
1:23:06 for you to be engaged.
1:23:08 That’s why every game we play,
1:23:10 it’s not on level one over and over and over again.
1:23:11 We need it to go to level two.
1:23:12 Crosswords get more difficult.
1:23:13 We stay engaged.
1:23:16 Do you not think that’s the case with like a big,
1:23:19 famous CEO that their engagement appetite,
1:23:21 their challenge appetite just grows
1:23:23 and that’s the only way they can stay engaged,
1:23:25 solve bigger problems?
1:23:26 I think if you look at someone like Bill Gates,
1:23:30 I think he had figured out business.
1:23:33 And in 2000, he effectively quit Microsoft,
1:23:34 but he immediately moved on to what I think
1:23:36 was in his mind, a bigger problem,
1:23:38 which was like, how do I give this money away effectively?
1:23:40 And how do I eradicate malaria?
1:23:41 Those kind of problems.
1:23:43 And so even for someone like him who was able
1:23:45 to extract himself from the business,
1:23:47 they’d immediately move on to something
1:23:49 that I think in his mind was more problematic
1:23:50 and a bigger challenge.
1:23:52 So there’s never going to be a period
1:23:53 where someone like that were to say,
1:23:54 I’ve had enough.
1:23:55 I’m just going to retire to read books.
1:23:56 Like that will never be the case.
1:23:57 It’s always going to be,
1:24:00 I think they’re addicted to the challenge is what it is.
1:24:02 Yeah. And I think I, I think I am, I think.
1:24:04 I think everybody is to some extent.
1:24:06 And the muss and the Gates,
1:24:08 those people are extreme examples of that.
1:24:12 But I think everybody needs a minimum level
1:24:12 of stress in their life.
1:24:15 And the irony is that we all kind of dream
1:24:17 about like, what can I do to eliminate the stress?
1:24:20 So I just wake up in Nirvana every day and you can’t.
1:24:23 Everyone needs to have some sort of conflict,
1:24:26 strife, challenge, stress in their life.
1:24:28 And for, I think for a lot of people,
1:24:29 if they don’t get it from real places,
1:24:31 they just make up fake problems in their life.
1:24:33 That’s, that’s a big problem with people.
1:24:35 For people who, richer people who have a lot of things,
1:24:37 they will start worrying and stressing
1:24:39 about the most minute things
1:24:41 because they need that stress in their life.
1:24:43 On that point as well, just popping back to,
1:24:45 we were talking about the complacency.
1:24:48 The other thing that I think successful people become a victim of
1:24:51 is their own correctness.
1:24:52 I think about that with me.
1:24:54 Like, I’ve been right about several decisions in a row.
1:24:56 So surely that creates evidence
1:24:57 that I’m probably right again.
1:24:59 And that can be your downfall as well.
1:25:02 Or what a lot of it is, is you were right on this topic
1:25:03 and then therefore you assume
1:25:05 that you’re going to be right on another topic.
1:25:06 And you didn’t know the role Luck might have played.
1:25:08 You didn’t know what Luck would play,
1:25:10 but let’s say you’re a very successful investor.
1:25:13 And they’ll say you’re like massively successful.
1:25:14 A lot of those people will think,
1:25:17 therefore I can also be an effective politician.
1:25:19 Therefore I can also be an expert on COVID,
1:25:21 whatever it would be.
1:25:22 Because they think they’re so smart in this area
1:25:24 that they must be smart in other areas.
1:25:26 A lot of doctors have this problem with investing,
1:25:29 where they think I’m a doctor, I’m very successful.
1:25:31 I got a PhD from a great school.
1:25:35 Therefore I can pick the stocks because I’m a smart person.
1:25:37 And that level of overconfidence is their undoing.
1:25:39 Can success be, I think your book,
1:25:40 one of the key things that stayed with me,
1:25:42 and I didn’t need to recap myself on,
1:25:44 was the stories you told about people
1:25:48 that accurately predicted what was going to happen
1:25:50 in the stock market against all conventional wisdom.
1:25:52 They all, from what I recall,
1:25:54 they went on to lose their money eventually anyway.
1:25:55 – A lot of them, yeah, yeah.
1:25:56 – What is that story you told in your book?
1:25:58 – There’s a story about a guy named Jesse Livermore,
1:26:00 who was back in the 1920s.
1:26:02 He was the most successful investor in the world.
1:26:04 And what’s so amazing about Jesse Livermore
1:26:07 is that I think four different occasions in his life,
1:26:09 he became the equivalent of a billionaire,
1:26:11 a just for inflation, and then went bankrupt,
1:26:13 four separate times in his life.
1:26:15 So he was the person who was like,
1:26:17 better at anyone in the world at making money,
1:26:20 and had no skill whatsoever at keeping money.
1:26:23 And that’s someone who, even when he became,
1:26:25 at one point, he was the richest man in the world.
1:26:28 And rather than saying, “I have enough, it’s enough,”
1:26:30 he just said, “Let’s keep taking bigger bets.
1:26:32 Let’s swing even harder next time.”
1:26:33 It goes never enough.
1:26:35 And eventually, the last time he went broke,
1:26:38 he eventually ended up killing himself.
1:26:40 It’s the most amazing, just fascinating life
1:26:43 that you can imagine of someone who was so good
1:26:47 at making money, but never knew when to stop.
1:26:48 And it was actually the more money he made,
1:26:50 the more risk he wanted to take.
1:26:52 So it was always like his,
1:26:55 I think his outcome was always predestined
1:26:57 because there was never gonna be a moment,
1:27:00 like the richer he became, the more successful he became,
1:27:02 the higher the odds that he was gonna fail.
1:27:06 And I think there’s some version of that
1:27:09 for a lot of people because their success increases
1:27:11 their confidence more than their ability.
1:27:12 And they don’t even know that.
1:27:15 That’s a problem that you can’t self-diagnose.
1:27:17 Like, if you’re confident, you think it’s earned
1:27:18 and you think it’s real.
1:27:20 And then because you’re successful,
1:27:23 a lot of people who, when you were poorer
1:27:25 or less successful, they would tell you,
1:27:26 “You’re being an idiot.
1:27:27 You’re wrong.
1:27:28 You’re not right about this.”
1:27:30 But when you’re rich, maybe because you employ them
1:27:33 or because they think that you’re so smart,
1:27:34 even when you say something stupid,
1:27:36 they might go, “Yeah, maybe it’s right.
1:27:37 Go for it.”
1:27:38 And therefore, you don’t have people
1:27:40 who are telling you how overconfident you are.
1:27:43 That, again, it comes down to humility, doesn’t it?
1:27:44 A lot of it, yeah.
1:27:46 And I think that’s so much of it.
1:27:49 And I think you have to go out of your way sometimes
1:27:50 for that humility.
1:27:52 That when you have some level of success in your life,
1:27:55 whatever that level is, just always remind yourself.
1:27:59 I mean, there’s a quote that I think it was Roman warriors,
1:28:01 that when they would come home from a battle that they won,
1:28:04 and they were in the parade of,
1:28:07 you know, we won the battle and we’re going to go in the parade,
1:28:09 that where the victors were so great,
1:28:12 that they would have someone by their side,
1:28:15 whispering in their ear something along the lines of,
1:28:18 “You’re not that great,” because they’re in this parade
1:28:20 where they’re glorious and like victorious,
1:28:22 but they need someone to bring them back down to earth
1:28:25 and be like, “Hey, you’re just a dude.
1:28:26 You’re just a guy.
1:28:27 You’re not that special.
1:28:29 You’re very fallible.”
1:28:33 Like, they would actually hire people to do that for them.
1:28:36 And I think if you look at a lot of the great entrepreneurs,
1:28:37 a lot of the great investors,
1:28:40 they will have some sort of partner with that.
1:28:42 Charlie Munger is that to Warren Buffett.
1:28:45 Like, when Warren Buffett comes up with an idea,
1:28:47 a big part of Charlie Munger’s job is to tell him
1:28:48 when he’s being an idiot.
1:28:49 And to have someone like Warren Buffett
1:28:51 who will trust a person like that,
1:28:52 and to have someone like Munger
1:28:55 who is willing to do something like that is so critical.
1:28:59 Confidence, which comes from success often,
1:29:00 really does create blind spots.
1:29:02 And that’s something I think about so much.
1:29:06 Like, how do I stay aware of those blind spots in my life
1:29:10 that, you know, the success I’ve had in various areas
1:29:12 has undeniably created.
1:29:13 And honestly, a lot of it I just go,
1:29:14 “Just save loads of money, Steve.”
1:29:17 Because the day you’re wrong, you don’t want to go broke.
1:29:18 I also didn’t think about that.
1:29:20 Like, whenever the curtain comes down on my career,
1:29:22 I want to make sure that I can say like,
1:29:26 “Hey, thank you for letting me have this.
1:29:27 I’m so grateful for it,
1:29:28 but I think I’ve saved enough
1:29:31 that I’m ready to pass a baton to someone else.”
1:29:32 And that’s a form of humility too.
1:29:35 There’s a quote from Denzel Washington,
1:29:36 where he’s talking to Will Smith.
1:29:37 After Will Smith slapped Chris Rock,
1:29:39 remember that whole debacle?
1:29:42 After that show, Denzel Washington comes up to Will Smith
1:29:44 and he says, “Will, when you’re at your highest moment
1:29:45 in your career,
1:29:47 that’s when the devil’s going to get you.”
1:29:50 And it’s like, when your career is so high
1:29:52 and you’re so famous and you think so highly of yourself
1:29:54 that you can do anything,
1:29:55 that’s when you’re going to get yourself into trouble.
1:29:58 What a powerful quote.
1:30:00 And I think just paying attention to that,
1:30:02 that’s the natural humility that goes into it.
1:30:04 And it’s not false humility.
1:30:06 It’s not like, “Oh, you know, false humility.”
1:30:08 He’s like, “I didn’t do any of this. I just got lucky.”
1:30:09 That’s all false humility.
1:30:11 I think real humility is like,
1:30:12 “I built this through hard work
1:30:14 and I made some good decisions,
1:30:16 but I’m just a guy.
1:30:18 I’m as fallible as anybody else.”
1:30:20 I think that’s not just important.
1:30:23 I think that’s critical to any amount of sustainable success.
1:30:27 You taught me that the price you pay to be wealthy
1:30:31 is the volatility you have to incur along the way.
1:30:32 That’s kind of how I think about it in my head.
1:30:33 That’s the cost of omission.
1:30:35 To being what? To being wealthy and to–
1:30:37 To be, to any level of success,
1:30:41 is putting up with an enduring unknowns and volatility
1:30:44 and booms and busts and then other bullshit
1:30:46 that you put up with in the investing market
1:30:48 and in your career and in your relationships.
1:30:49 There’s always a cost.
1:30:51 For anything good in life,
1:30:52 there’s a cost that you have to pay.
1:30:55 Like, of course, nothing’s free like that.
1:30:57 But most of the costs that you pay are not–
1:30:59 They don’t have a price tag
1:31:01 that you can just measure very cleanly.
1:31:02 Like, the cost of doing well in investing
1:31:04 is putting up with volatility.
1:31:07 The cost of a successful career might be long hours.
1:31:09 Where you were pulled away from your family.
1:31:12 The cost of a relationship is always needing to sacrifice
1:31:15 and compromise for the other person.
1:31:16 Nothing is ever free.
1:31:18 And so much of the success in life
1:31:20 is just identifying what the cost is
1:31:21 and being willing to pay it.
1:31:23 Because for all of those things I just laid out,
1:31:25 investing, career, relationships,
1:31:28 the cost of omission is worth it.
1:31:30 Putting up with the volatility is worth it over time.
1:31:33 Because if you can put up with the stock market falling 30%,
1:31:35 if you can just say, “Ah, it’s not that big a deal.
1:31:36 I’m just going to hold tight.”
1:31:39 10 years from now, the cost is well worth doing that.
1:31:40 It’ll be rich.
1:31:41 If you can put up with the compromise
1:31:44 that takes to have a successful relationship,
1:31:46 by and large, it’s going to be a cost that’s worth paying.
1:31:49 Because you know so much of what matters in life
1:31:51 is just the relationships that you have.
1:31:54 And once you identify the cost of that relationship,
1:31:56 you’re like, “Oh, I’ll pay that cost all day long.
1:31:56 It’s so worth it.”
1:31:58 This requires you to be cognizant of time horizons
1:31:59 and your own time horizons,
1:32:02 which is something you talk a lot about in Chapter 16
1:32:04 of The Psychology of Money.
1:32:05 Why is it important for us to know
1:32:07 our time horizons?
1:32:09 And what do you mean by time horizon?
1:32:11 It’s the amount of time between now
1:32:12 and whatever your goal is,
1:32:14 which is very different for everybody.
1:32:15 Not just by your age,
1:32:17 but like if you want to retire early or whatever,
1:32:18 it’d be like everyone’s going to have
1:32:19 a slightly different time horizon.
1:32:20 What’s yours?
1:32:21 Mine.
1:32:23 I mean, you would break it up into different chunks.
1:32:24 Like I want to get to a point,
1:32:27 or maybe I’m nearing a point in my career where
1:32:31 I’m just doing things because I enjoy them.
1:32:34 There’s really no financial incentive to what I’m doing.
1:32:35 That’s one time horizon.
1:32:36 Another is like,
1:32:39 okay, once my kids start getting older,
1:32:41 I want to make sure that like I’m always there for them
1:32:42 when they need me.
1:32:45 Teenage years are so difficult for people.
1:32:46 Like I’m always up 24/7.
1:32:47 I’ll be there for you,
1:32:48 which means I’m going to have to pull back.
1:32:50 There’s going to be a point where I just say,
1:32:53 “Look, I’ve accomplished what I want to with writing,
1:32:55 and I want to be able to move on to something else.”
1:32:56 And there’s going to be a point where I say,
1:32:58 “I really don’t want to work that much anymore.
1:32:58 I just want to move on.”
1:33:00 And maybe I need to take care of my parents.
1:33:00 What would it be?
1:33:02 So like there’s multiple different time horizons
1:33:03 at different goals of your life.
1:33:06 Is buying a house a good or bad financial decision?
1:33:08 I’ll tell you my own experience,
1:33:11 which was in my 20s and early 30s,
1:33:13 my wife and I lived in like seven different cities.
1:33:15 And there was nothing better for us.
1:33:16 Some of those were just like,
1:33:18 “Let’s try this new city for fun.”
1:33:20 Some of it was moving for work.
1:33:21 We moved for her school.
1:33:23 And our ability to just get up and go,
1:33:25 hand the keys back to the landlord,
1:33:26 nothing was more valuable than that.
1:33:29 Once we had our son, our first kid,
1:33:31 then very quickly,
1:33:32 nothing became more valuable to me
1:33:36 than having an established secure home base
1:33:37 that nobody could take away from me.
1:33:38 That was the cure.
1:33:41 And also like kids are loud and they scream.
1:33:43 And I didn’t want neighbors in an apartment building
1:33:45 that I was gonna have to like try to keep my kid quiet from.
1:33:48 So I was like, “I want my own house that’s mine.”
1:33:50 And it’s just a standalone house.
1:33:51 My kid can scream as loud as he wants,
1:33:52 not bothering anybody else.
1:33:54 That became important to me like instantly.
1:33:57 So it’s, I think people get caught up when they’re like,
1:34:00 “Well, the housing market returns four and a half percent per year.”
1:34:03 That’s, it’s like, “Stop with the spreadsheets.
1:34:04 Like just do what’s gonna work for you.”
1:34:08 I know, I know Rameet Seti has a lot of thoughts about this
1:34:10 on renting versus buying.
1:34:14 And I think one of the differences between Rameet and myself
1:34:16 is I have two young kids.
1:34:19 And so like that, if I didn’t have kids,
1:34:20 I think I would be like rent forever.
1:34:22 -Really? -And try different cities.
1:34:24 Move all, move all around.
1:34:25 What can be better than that?
1:34:26 But when you have kids,
1:34:28 what’s more important to me is stability.
1:34:30 I want my kids to go to a stable school,
1:34:33 know their neighbors, have friends that they can be friends with for years.
1:34:33 That’s important.
1:34:35 If we just think about investing,
1:34:38 then in terms of is buying a house a good financial investment.
1:34:40 My brother, who works in my company,
1:34:43 and he’s the one that introduced me to your book many, many years ago,
1:34:45 said to me something along the lines of,
1:34:49 “Steve, don’t buy houses to make money,
1:34:53 because you have the ability to play a different set of games
1:34:54 that very few people can play.”
1:34:55 Yeah.
1:34:57 And what I mean by that is he kind of explained it to me,
1:34:58 he goes, “Listen, everyone can buy a house.
1:35:01 So the returns there aren’t going to be huge.
1:35:04 Go find a game that only you can play and you’ll get bigger returns.”
1:35:05 If you’re buying a house
1:35:08 because you think it’s going to be a good financial investment, stop.
1:35:12 Even if it turns out in hindsight that it was, it doesn’t matter.
1:35:14 I think these are just purely lifestyle decisions.
1:35:17 And I think so many people get screwed up
1:35:18 when they’re in a spot in their life
1:35:20 where they should be renting because they need to be mobile.
1:35:22 They need to move around to a new job,
1:35:23 new career, new school, whatever it is.
1:35:26 But they end up buying because they think they’re going to make money doing it.
1:35:28 And that’s the problem.
1:35:31 So I own a house and if I ended up losing money on it,
1:35:34 I don’t think I’d care that that’s not why I’m owning it.
1:35:36 I’m owning it just because I want the stability for my family.
1:35:38 I’ve just made an offer on my first ever house
1:35:41 and I played other money games for the last decade of my life.
1:35:45 And now I have a partner and we’ve been together many years
1:35:47 and we’re both like 31 years old
1:35:49 and we’re getting into that position now, you know?
1:35:50 Yeah.
1:35:51 And my brother explained to me, he goes,
1:35:54 “Listen, this is a bad financial decision,
1:35:59 but it’s a good emotional, social life decision
1:36:01 and you need to know how to separate the two.
1:36:03 Don’t mark this down as a way that you’re trying to make money.
1:36:05 Like you might make money in 20 years time
1:36:07 if you’re just like, if you’re still living there.
1:36:09 Look at it as, you know, you need somewhere to live.
1:36:11 I think you must have got that from you.
1:36:12 When we bought our last house,
1:36:15 which was after I wrote this book, this is a different experience,
1:36:18 I thought at the time and still think today,
1:36:20 I probably paid a little bit too much.
1:36:21 I mean, I paid the market rate,
1:36:22 but if you said like, “Oh, did you get a good deal?”
1:36:25 I said, “No, no, no, didn’t bother me in the slightest.
1:36:27 That’s not why I was doing it for.”
1:36:29 It would be, I mean, it would be like if you ask,
1:36:32 like if someone is deciding whether or not to have kids
1:36:36 and they think about the cost of kids, like forget about it.
1:36:38 Of course you’re going to dump hundreds of thousands
1:36:40 or millions of dollars into your kids.
1:36:44 And it’s like, if money is coming into the equation,
1:36:46 like stop right there, it should not do it.
1:36:47 You’re doing it for very different reasons.
1:36:49 This is not an investment.
1:36:50 People buy houses
1:36:51 because they think they’re making loads of money.
1:36:53 Because there have been periods of time
1:36:54 in which people have made loads of money.
1:36:56 Historically, like that’s the anomaly.
1:36:58 Historically in the US and the UK,
1:37:01 housing prices adjusted for inflation go nowhere.
1:37:03 It’s just been the last 20 or 30 years
1:37:05 that there’s this very brief window of time
1:37:08 that owning a house was a great investment.
1:37:11 Robert Schiller won the Nobel Prize about a decade ago
1:37:12 for his work in showing
1:37:15 that over the last 150 years in the United States
1:37:16 adjusted for inflation.
1:37:18 Most home prices have been flat as a pancake.
1:37:20 It’s just the last 20 years
1:37:22 that have inflated people’s expectations
1:37:23 of what a house can do.
1:37:26 Statistically, there’s going to be at least
1:37:28 one person listening to this
1:37:31 that has made an offer as we speak for a house
1:37:32 under the assumption
1:37:35 that it’s going to help them stack wealth.
1:37:40 If they were purely doing it for those reasons,
1:37:42 what would you tell them to do instead?
1:37:44 If that’s purely the reason, run for your life.
1:37:46 Don’t do it.
1:37:48 Particularly, I mean, it used to be,
1:37:50 and maybe it still is like this in many cities
1:37:51 in America and the UK,
1:37:53 but it used to be that rentals
1:37:56 were almost without exception shitty houses.
1:37:58 There were no good rentals.
1:38:00 A big change, at least in America in the last 20 years,
1:38:02 is that most big cities have tons and tons
1:38:04 of luxury apartments to live in.
1:38:06 And they’re great places to live.
1:38:07 And they’re in the city centers
1:38:09 and they got beautiful granite countertops
1:38:10 and they’re great places to live.
1:38:12 Don’t fall for the idea
1:38:15 that you can’t live well if you’re renting.
1:38:16 I think that’s the problem.
1:38:19 And realize that if you’re doing it for financial reasons,
1:38:22 you’re probably about to borrow a shitload of money
1:38:23 for an investment
1:38:27 that historically has been a very bad investment.
1:38:29 Like if you put it in those terms,
1:38:30 like what are we doing here, man?
1:38:33 You’re going to borrow hundreds of thousands of dollars
1:38:37 for an investment that historically has been a loss.
1:38:38 That’s what you’re doing here.
1:38:39 You feel good about that?
1:38:41 That’s what I’d say to that person.
1:38:42 Godspeed.
1:38:45 I would love to be in the room somewhere
1:38:48 where that person has just looked at their partner
1:38:51 after persuading them to make that offer
1:38:52 because it was going to make them rich.
1:38:53 Sorry, guys.
1:38:54 The, um, this new book.
1:38:57 Same as ever.
1:39:00 Essentially, it’s 23 short stories
1:39:02 about things that never change in the world.
1:39:03 Yep.
1:39:04 Well, there’s a couple of really interesting things
1:39:05 that I pulled out.
1:39:07 One of them, again, which really hit me in the face,
1:39:09 was this idea that the best story wins.
1:39:10 I know this.
1:39:11 I know this intuitively.
1:39:12 I talk about it on stage,
1:39:15 but I don’t think people understand
1:39:17 the power of the best story wins
1:39:19 because when you think about entrepreneurship
1:39:21 or investing or pitching or sales,
1:39:23 what most people do is they lead out
1:39:25 with facts, stats, and figures.
1:39:27 And even one of the things I’ve noticed
1:39:29 about you from our conversation now
1:39:31 is you have a remarkable ability to tell stories.
1:39:32 Thank you.
1:39:34 And there’s a huge power in that.
1:39:37 Prove to me that the best story wins.
1:39:40 I mean, it’s always the case that it’s not the right answer
1:39:44 or the best answer or the mathematically accurate answer.
1:39:45 It’s just whoever gets people to nod their heads
1:39:46 in the right direction.
1:39:47 That’s who’s going to win over time.
1:39:49 Some of the examples of this that I love,
1:39:51 Ken Burns, one of the most famous
1:39:54 documentary filmmakers of all time.
1:39:56 Most of what are in his documentaries
1:39:59 is information that people already know
1:40:01 who’ll make a documentary about the Civil War,
1:40:03 World War II, Vietnam, whatever it would be.
1:40:07 You’re not necessarily learning something new in there,
1:40:11 but he is massively successful, massively popular,
1:40:13 because he’s probably the greatest storyteller
1:40:14 of our time.
1:40:16 So even when you’re taking information
1:40:17 that people already know,
1:40:19 if you can spin a good story about it,
1:40:20 you get people lining up
1:40:23 and they will knock your door down to listen to you.
1:40:27 One other example of this are people who tell comedy.
1:40:28 If you’re a good comedian,
1:40:30 like that’s all just storytelling.
1:40:32 And a lot of what a good comedian does
1:40:36 is take something that’s very obvious and simple.
1:40:38 But you can make, you can tell a good story about it.
1:40:39 You can make people laugh
1:40:40 and all of a sudden you get their attention
1:40:41 and they’ll remember it.
1:40:42 You said in the book,
1:40:43 not the best idea or the right idea
1:40:44 or the most rational idea,
1:40:47 just whoever tells a story that catches people’s attention.
1:40:49 I think there are dangerous stories,
1:40:52 which is when people tell you what you want to hear.
1:40:54 Oh, I’ve got a dangerous story.
1:40:56 The vaccine gives you autism.
1:40:58 I think it’s a story that people wanted to hear.
1:40:59 Some people wanted to hear that.
1:41:01 And if you tell people what they want to hear,
1:41:04 you can be wrong forever and people won’t care
1:41:06 because you tell them what they want to hear.
1:41:07 Tally Sharot, who’s a neuroscientist sat here
1:41:09 and she told me a story of Donald Trump stood
1:41:10 on the debate stage
1:41:13 and they panned over to Dr. Tucker Carlson,
1:41:14 I believe he’s called,
1:41:16 and asked him about the vaccine
1:41:17 and he basically gave stats, facts and figures.
1:41:20 He said, “That vaccine doesn’t give kids autism.”
1:41:22 And then they like pan over to Donald Trump
1:41:25 and Donald Trump tells this elaborate story
1:41:26 about a friend of his.
1:41:27 A one person.
1:41:29 One friend of his, that clearly doesn’t exist.
1:41:30 One friend of his
1:41:33 and he describes the needle like this.
1:41:34 He goes this huge needle.
1:41:35 Yeah.
1:41:36 And he’s so vivid.
1:41:39 Vivid, personal and emotional.
1:41:39 Yeah.
1:41:41 And you get people nodding their heads to that
1:41:43 and capturing their attention.
1:41:44 Tally said, “I’m a neuroscientist.
1:41:45 I knew it was wrong.”
1:41:48 However, there was something about hearing it
1:41:49 that even as a neuroscientist,
1:41:51 I looked at my daughter and go fuck.
1:41:53 I think we’ve always been storytellers
1:41:54 and that’s what’s really set humans apart.
1:41:57 That’s the whole idea from Yvonne Harari.
1:41:58 Is that like what sets humans apart
1:42:00 is our ability to tell and remember stories.
1:42:02 And it’s made it so.
1:42:05 It’s just a tool to simplify facts in the world.
1:42:06 Like most people,
1:42:07 the other thing that’s powerful about stories
1:42:09 is that you remember them.
1:42:10 And you think about in school,
1:42:11 when you had a math test
1:42:12 and the teacher just said,
1:42:16 “Memorize this formula to regurgitate it on the test.”
1:42:18 Literally five minutes after the test is done,
1:42:19 you forget it.
1:42:20 You have no idea what it was.
1:42:22 But if you remembered a good story,
1:42:24 even that you were told when you were two years old,
1:42:26 you remember it for the rest of your life.
1:42:28 So it’s just a tool for getting people
1:42:30 to remember how the world works.
1:42:31 And they can be so persuasive
1:42:35 and so good at eliminating the uncertainty
1:42:37 that grates on all of us,
1:42:40 that people will listen to and believe things,
1:42:42 even when they’re just obviously flagrantly not true
1:42:43 if it’s what they want to hear.
1:42:45 People talk about,
1:42:47 when we’re talking about investing,
1:42:48 but generally live,
1:42:50 people talk about compounding interest.
1:42:51 And we all know that,
1:42:51 I think a lot of people should know
1:42:53 the power of compounding interest now.
1:42:55 But we rarely think about
1:42:57 how compounding interest can negatively,
1:42:59 slowly impact our lives.
1:43:03 And in your chapter about tiny and magnificent,
1:43:04 you explore that.
1:43:05 And again, this hit me like a truck in the face.
1:43:08 Because I think I spend my time now
1:43:11 thinking about how getting things to compound in my favor
1:43:12 will change my life.
1:43:13 But I don’t spend a huge amount of time
1:43:14 thinking about how things are compounding
1:43:15 against me right now.
1:43:16 Yeah.
1:43:17 And what’s really true
1:43:19 is that most good news happens slowly.
1:43:21 And most bad news happens very fast.
1:43:23 So bad news is like COVID,
1:43:24 literally happens overnight.
1:43:26 Boom, you got a virus,
1:43:27 it’s going to kill millions of people,
1:43:28 shut down the economy,
1:43:29 happens literally overnight.
1:43:31 9/11 happens, it starts to finish,
1:43:32 it’s like 30 minutes.
1:43:34 Like boom, just happens immediately.
1:43:37 Good news is usually slow compounding over time.
1:43:39 So I use the example of the book of like,
1:43:41 the improvement in heart disease mortality
1:43:44 over the last 70 years is bonkers.
1:43:46 We’ve made so much progress
1:43:49 and saved literally tens of millions of lives
1:43:50 in the fact that we’ve gotten better
1:43:52 at treating heart disease.
1:43:54 And but nobody talks about it.
1:43:56 It’s like most people aren’t even aware
1:43:57 that it’s happened
1:43:58 because if you look at what happened,
1:44:00 it was the mortality improved.
1:44:02 It got better by about 2% per year.
1:44:05 Now, if you compound 2% per year for 70 years,
1:44:06 it’s off the charts.
1:44:08 We’re like living in such a better world
1:44:10 now than we were 70 years ago.
1:44:11 But in any given year,
1:44:12 you didn’t even notice it.
1:44:14 You’re never going to see a news headline.
1:44:14 Like breaking news,
1:44:17 heart disease mortality improves by 1.4%.
1:44:18 That’s not a headline.
1:44:20 Like all the headlines are bad news
1:44:21 because bad news happens fast.
1:44:23 So once you realize that,
1:44:25 then it’s like most of the news
1:44:27 is going to skew negative.
1:44:28 Not because there’s some producer
1:44:30 who’s trying to toy with your brain.
1:44:31 It’s just because what is
1:44:33 obviously happening today
1:44:34 tends to be the bad news
1:44:36 where the good news is just
1:44:37 very slowly compounding over time.
1:44:41 That can go in the other direction
1:44:43 of bad news that compounds over time.
1:44:44 Like I think about our health.
1:44:45 Smoking, health, like that.
1:44:48 One cigarette is not going to do anything
1:44:49 bad for you.
1:44:51 But one cigarette per day
1:44:52 for 30 years is catastrophic.
1:44:54 And so that’s what it is.
1:44:56 Same with getting one bad night’s sleep,
1:44:57 not that big a deal.
1:45:00 But if you’re sleeping six hours a night,
1:45:01 every night for years on end,
1:45:03 you’re going to reduce your life expectancy
1:45:04 by a tremendous amount.
1:45:06 This idea of compounding interest
1:45:06 and compounding returns
1:45:08 and how important it is,
1:45:11 I’ve spent so long trying to explain to people
1:45:12 that compounding interest
1:45:13 and compounding returns,
1:45:15 this very hard thing to think about
1:45:16 is so important.
1:45:18 I imagine you have too.
1:45:20 What is your go-to way of explaining
1:45:21 to like your eight-year-old kid
1:45:22 or someone else
1:45:23 the power of compounding?
1:45:24 We were actually going to get
1:45:25 like a bowl of rice here
1:45:26 and I was going to do some experiments.
1:45:27 The rice is the best.
1:45:28 The rice board experiment,
1:45:30 if people aren’t familiar with it,
1:45:32 it’s this story that’s probably not true
1:45:34 that back 500 years ago,
1:45:36 someone told the king,
1:45:38 they said, “Hey, here’s a chess board.
1:45:40 I’m going to put one grain of rice
1:45:43 on the first square,
1:45:44 two on the second square,
1:45:45 four on the third,
1:45:46 and then let’s do that.”
1:45:48 And by the end of the chess board,
1:45:50 it’s like more rice than exists
1:45:52 in the entire world.
1:45:53 Because if you double something again
1:45:54 and again and again,
1:45:56 it’s just completely counterintuitive
1:45:57 how big it can grow.
1:45:59 The one way that I had a friend of mine,
1:46:01 Michael Bannon, explained this to me years ago,
1:46:02 I think he wrote this in a blog post.
1:46:04 He said, “If I ask you,
1:46:06 what is eight plus eight plus eight plus eight,
1:46:07 you can do that in your head.
1:46:09 Like it’s not that hard.
1:46:12 But if I say what is eight times eight times eight times eight,
1:46:13 like forget about it.
1:46:15 Even if you are really mathematically inclined,
1:46:16 there’s no way you can,
1:46:17 like the very few people
1:46:19 could figure that out in their head.
1:46:21 So our minds are just not good
1:46:22 at exponential thinking.
1:46:23 That’s just not,
1:46:24 it’s just not something
1:46:25 that we’re really geared towards doing.
1:46:27 Like eight plus eight plus eight,
1:46:27 it’s like so simple.
1:46:29 Linear thinking, so simple.
1:46:30 Exponential thinking,
1:46:32 not intuitive in the slightest.
1:46:33 And because it’s not intuitive,
1:46:35 it’s so common to underestimate
1:46:37 what smoking is going to do to you
1:46:38 that compounds over time.
1:46:41 What investing is capable of doing to your wealth,
1:46:43 because it’s so counterintuitive
1:46:45 that 99% of Warren Buffett’s net worth
1:46:46 came after he was 60 years old.
1:46:48 Not intuitive at all.
1:46:51 And so since exponential thinking is not intuitive,
1:46:53 both on the positive and the negative side,
1:46:56 we go through life underestimating
1:46:57 what’s going to happen to us
1:46:58 in good things and bad things.
1:47:00 It’s like a religion we have to adopt.
1:47:01 I think that’s a great way.
1:47:02 It’s like a mathematical religion,
1:47:04 because just like a lot of religion,
1:47:06 it’s like it’s not intuitive
1:47:08 and it almost takes like a leap of faith to be like,
1:47:09 I know it seems crazy,
1:47:10 but this is what I believe.
1:47:12 I think there’s a sense of that,
1:47:14 too compounding where like it’s just math.
1:47:16 You can just put the numbers in a spreadsheet
1:47:16 and they’ll tell you what it is.
1:47:18 But since it’s not intuitive,
1:47:20 there’s almost like a religious aspect
1:47:21 that you need to believe
1:47:23 how powerful it can be over time.
1:47:24 Two of the chapters in your book,
1:47:27 same as ever, speak to the importance of discomfort.
1:47:28 One of the chapters is called
1:47:29 “When the Magic Happens”.
1:47:30 And you say in that chapter,
1:47:32 stress, pain, discomfort, shock and disgust.
1:47:34 For all its tragic downsides,
1:47:37 it’s also when the magic happens.
1:47:38 And then the other chapter
1:47:39 where you kind of speak to this is,
1:47:41 it’s supposed to be hard.
1:47:43 Most things worth pursuing charge their fee
1:47:46 in the form of stress, uncertainty,
1:47:48 dealing with quirky people, bureaucracy,
1:47:50 other people’s conflicting incentives,
1:47:53 hassle, nonsense, long hours and constant doubt.
1:47:55 That’s the overhead cost of getting ahead.
1:47:57 What’s interesting is I never tied those two chapters together,
1:47:59 but you’re right, they’re almost the exact same idea
1:48:02 that for the whole economy, for the whole world,
1:48:04 when the biggest improvements in society takes place
1:48:06 is when there’s some sort of disaster.
1:48:09 Like for all of its obvious downside
1:48:10 and death and destruction,
1:48:12 nothing has been more technologically progressive
1:48:14 for the world than World War II.
1:48:17 The number of inventions that came out of World War II
1:48:19 from atomic energy to jets
1:48:21 and like you go on down the list, penicillin,
1:48:23 all of these lists for things that you and I
1:48:25 are taking advantage of today,
1:48:27 happen not in spite of, but because of World War II.
1:48:30 Because there’s this period where everyone in the world
1:48:31 came together and they’re like,
1:48:33 “Holy shit, we got a big problem to figure out.
1:48:35 Let’s put our heads together and figure this out right now.”
1:48:37 – But that’s also on a personal level as well.
1:48:38 – On a personal level, it happens as well too.
1:48:41 Like there’s a book written many years ago
1:48:43 called “The Upside of Down.”
1:48:44 That’s, I thought that was just a brilliant title,
1:48:47 like the upside of being down.
1:48:48 And it happens a lot that when you have,
1:48:50 maybe it’s a job layoff or a breakup
1:48:53 or a medical emergency, whatever it can be,
1:48:54 that it changes you for the good.
1:48:56 And it’s hard, it’s always impossible
1:48:58 to see that silver lining in the moment.
1:49:00 You don’t ever imagine there’s gonna be
1:49:02 a silver lining in that moment.
1:49:04 But when you look back in hindsight, it will be.
1:49:06 I saw this recent example of this
1:49:07 that really knocked me on my ass.
1:49:09 It was Stephen Colbert who,
1:49:10 I might be getting these details wrong,
1:49:13 but I think when he was a young child,
1:49:17 his father and brother died tragically.
1:49:19 And he said at one point that,
1:49:21 I don’t wanna put words in his mouth,
1:49:22 but he said something along the lines of like,
1:49:25 he is grateful for that.
1:49:25 And he was asked like,
1:49:27 what do you mean you’re grateful for that?
1:49:29 And he said, look, of course, I wish it never happened,
1:49:34 but it allowed him to understand the emotions
1:49:36 of other people and get closer to other people
1:49:37 who had also experienced something like that.
1:49:40 And so even as like the deepest,
1:49:42 darkest moment of his life that he says,
1:49:43 he of course, he wishes it didn’t happen.
1:49:45 It taught him something about humanity
1:49:47 that he’s grateful for today.
1:49:48 That’s an extreme example.
1:49:50 But I think for a lot of people,
1:49:52 being laid off from a job in the moment
1:49:54 is gonna be the hardest thing they’ve ever dealt with.
1:49:55 And in hindsight,
1:49:56 it’s gonna be one of the best things
1:49:58 that ever happened to their career.
1:49:59 A breakup might be the hardest thing
1:50:00 you’ve ever been through.
1:50:01 And in hindsight,
1:50:03 it might be the best thing that’s ever happened to you.
1:50:05 So that’s always like,
1:50:06 that’s when the magic happens
1:50:07 is when things get really tough.
1:50:09 It’s just always impossible to see that
1:50:10 when you’re going through it.
1:50:12 – A lot of people would have clicked on to this conversation.
1:50:15 And if they’ve gotten to the end of the conversation,
1:50:16 well done to them.
1:50:17 What conclusion can we offer them
1:50:19 based on everything we’ve talked about
1:50:20 as it specifically relates
1:50:23 to wealth creation and money first?
1:50:25 – I think for both of these books,
1:50:27 we’re almost ending exactly where we started,
1:50:27 which is like,
1:50:30 I hope they get you to think about your life
1:50:31 in a different way.
1:50:32 Both of these books,
1:50:33 and the publishers hated this,
1:50:35 there’s no advice in the books.
1:50:36 Never do I say,
1:50:38 and therefore you should do this.
1:50:40 And the publisher wants you to do that.
1:50:42 And I said, no, no, no, because I don’t know you.
1:50:43 I don’t know the person reading this book.
1:50:45 Who am I to say what you should do with your own life?
1:50:46 I don’t even know what to do with my own life.
1:50:50 But I hope it gets you thinking about what you want
1:50:54 and who you are and what you are capable of,
1:50:55 what you’re not capable of.
1:50:57 If it gets you thinking about your life,
1:51:00 then I think I’ve been successful doing this
1:51:01 rather than trying to assume
1:51:03 that I can give you specific advice about what to do.
1:51:06 – Morgan, we have a closing tradition on this podcast
1:51:07 where the last guest leaves a question for the next guest,
1:51:09 not knowing who they’re going to be leaving it for.
1:51:12 And the question that’s been left for you is,
1:51:16 what is your biggest regret in life?
1:51:18 And how has that experience changed you?
1:51:26 – I think I’ve always been prone to mild depression.
1:51:29 Not significant, but mild depression and anxiety.
1:51:33 And I wish I could go back to different periods in my life
1:51:37 in a time machine and just say, it’s going to be okay.
1:51:38 It’s not going to be easy.
1:51:39 It’s not going to be perfect.
1:51:42 But it’s going to be fine.
1:51:44 And I look back, not with regret,
1:51:48 but how much time have I wasted worrying about things
1:51:49 that never happened
1:51:51 and almost certainly never going to happen?
1:51:52 A tremendous amount.
1:51:56 And even if I recognize that today,
1:51:59 I know I’m going to worry about something tonight and tomorrow
1:52:01 and next week about something I really shouldn’t be worrying about.
1:52:02 I don’t know if I regret it
1:52:04 because I think having a sense of worry
1:52:06 has kept me safe a lot of times.
1:52:08 It’s kept me out of trouble in a lot of things.
1:52:11 But I do look back at the course of my life and think, man,
1:52:14 I could have been happier than I was
1:52:17 if I had accepted a certain level
1:52:19 of just telling myself it’s going to be okay.
1:52:22 Well, you’re not going to have to worry about your book
1:52:23 because it’s superb.
1:52:24 Thank you.
1:52:27 Genuinely, you know, I hurt my audience, trust me.
1:52:30 But I would really implore them to get both books.
1:52:31 I mean, the psychology of money,
1:52:32 I think is the best book on money ever written.
1:52:35 It’s pretty much also the only book I’ve ever read on money.
1:52:39 And then same as ever is just, it’s everything.
1:52:42 It’s advice on money, life, relationships,
1:52:43 everything that matters.
1:52:45 Because there are a set of enduring principles
1:52:48 that speak to the fundamentals of life
1:52:49 in a way that is completely enduring.
1:52:52 You have a wonderful ability to write enduring things.
1:52:53 And you tell wonderful stories.
1:52:53 Thank you.
1:52:54 Like you said, I actually didn’t even notice
1:52:55 that you didn’t give me advice.
1:52:57 When you said that, you’d not given me advice.
1:52:58 No, and I never will to anybody.
1:52:59 It’s bullshitting.
1:52:59 Right.
1:53:01 But you know, you think about it, you didn’t.
1:53:02 I garnered my advice from the stories
1:53:04 you told and the evidence you provided.
1:53:05 Morgan, thank you so much.
1:53:07 I’m so glad we’ve managed to have this conversation.
1:53:11 And it’s been a huge honor and pleasure to meet you.
1:53:12 Thank you as well, because I can’t imagine
1:53:14 how many millions of pounds you’ve saved me
1:53:15 by writing this book.
1:53:16 Genuinely.
1:53:17 It’s such an honor to do this with you, Stephen.
1:53:18 It’s been a lot of fun.
1:53:19 Thank you.
1:53:21 Do you need a podcast to listen to next?
1:53:24 We’ve discovered that people who liked this episode
1:53:27 also tend to absolutely love another recent episode
1:53:27 we’ve done.
1:53:30 So I’ve linked that episode in the description below.
1:53:31 I know you’ll enjoy it.
1:53:35 [MUSIC PLAYING]
1:53:38 [MUSIC PLAYING]
1:53:41 (upbeat music)
Ông Morgan Housel là tác giả của cuốn sách “Tâm lý học về tiền bạc”, một trong những cuốn sách kinh doanh bán chạy nhất trong thập kỷ này.
Ông có thể giúp bất kỳ ai xây dựng tài sản và thay đổi cuộc sống của họ.
Thế giới được chia thành những người không biết bắt đầu từ đâu để kiếm tiền và những người không biết khi nào nên ngừng kiếm tiền.
Và nếu bạn đang mắc kẹt trong một công việc có thu nhập thấp,
bạn cảm thấy như không có cơ hội tạo ra tài sản.
Nhưng một khi bạn nhận ra rằng cơ hội có sẵn cho mọi người,
bạn có thể chọn nơi bạn muốn sống, công việc bạn muốn,
khi nào bạn nghỉ hưu, vì bạn có thể trở nên giàu có.
Chứng minh điều đó.
Những người như Ronald Reed, ông là một người làm vệ sinh.
Điều gì đã giúp ông Reed tích lũy được tài sản lên tới 8 triệu đô la?
Ông là một câu chuyện thú vị về một người đã trở nên giàu có
mặc dù không có những kỹ năng mà bạn thường liên kết với những người giàu có.
Rồi đến Warren Buffett, ông có giá trị 100 tỷ đô la.
Nhưng bí quyết thực sự đằng sau thành công của họ là đầu tư.
Bố mẹ tôi là một ví dụ tuyệt vời về điều này.
Chúng tôi rất nghèo, không có nền tảng tài chính.
Và họ có rất ít mối quan tâm về tài chính,
nhưng bây giờ có lẽ họ nằm trong top 3% nhà đầu tư chuyên nghiệp.
Nếu bạn muốn làm tốt với tiền bạc, bạn không cần phải là một thiên tài.
Nếu bạn kiên nhẫn trong đầu tư, bạn sẽ trở nên cực kỳ giàu có.
Nhưng khi hầu hết mọi người nói, tôi muốn trở thành triệu phú,
điều họ thực sự muốn là tôi muốn chi tiêu một triệu đô la.
Tôi muốn có những bộ quần áo đẹp, một ngôi nhà lớn hơn, một chiếc xe tốt hơn.
Hãy tự hỏi, mối quan hệ của bạn với tiền bạc là gì?
Nếu mong đợi của bạn tăng lên nhanh hơn thu nhập của bạn,
bạn sẽ không bao giờ thấy hài lòng với tiền bạc của mình.
Đó là vấn đề.
Vì vậy, nếu tôi có 100 bảng, điều đầu tiên tôi nên làm là gì?
Tôi giữ nó đơn giản nhất có thể.
Vì vậy, thưa quý vị,
bạn sắp gặp người có cuốn sách đã thay đổi toàn bộ cuộc đời tôi
liên quan đến tiền bạc và tài chính.
Khoảng bốn hoặc năm năm trước, anh trai tôi, người làm ngân hàng đầu tư, đã nói: Steve,
có một cuốn sách mà tôi cần bạn đọc về tài sản,
đầu tư và tiền bạc và tài chính.
Và anh đã đưa cho tôi một cuốn sách có tên là “Tâm lý học về tiền bạc”.
Cuốn sách đó đã thay đổi vận mệnh của tôi.
Đó là lý do tại sao tôi trở thành một nhà đầu tư thành công
và đó cũng là lý do tôi đã có thể giữ vững tài sản của mình
và xây dựng nó.
Đó là người này.
Và đó là lý do tại sao bạn cần theo dõi
và lắng nghe tập này.
Morgan, bạn đã viết một cuốn sách mà tôi xem là
cuốn sách tuyệt vời nhất về tiền bạc và tài chính từng được viết.
Tôi nói điều đó bởi vì tôi nhớ khi tôi có tiền,
khi tôi 25, 20, không, 27, 27, 28 tuổi
và anh trai tôi đã quay sang tôi và nói,
có một điều tôi yêu cầu bạn.
Ông ấy nói, bạn phải đọc cuốn sách này
có tên là “Tâm lý học về tiền bạc”.
Nó sẽ ngăn bạn mất đi tất cả số tiền
mà bạn vừa kiếm được từ sự nghiệp của mình.
Và nó đã thay đổi cuộc sống của tôi.
Tôi đã nói về điều đó trong nhiều năm kể từ đó.
Và đó là lý do tại sao tôi rất muốn có cuộc trò chuyện này với bạn
bởi vì tôi thực sự tin rằng nếu mọi người chọn
lắng nghe cuộc trò chuyện này,
nó có khả năng thay đổi cuộc đời họ.
Vậy hãy bắt đầu.
Tại sao?
Trong tất cả những điều bạn có thể làm với cuộc sống của mình, Morgan,
tại sao bạn lại viết sách về những chủ đề mà bạn khám phá?
Lý do là gì?
À, trước tiên, đó là một tuyên bố lớn
mà có rất nhiều điều để sống theo.
Thật đáng sợ khi nghe điều đó vì tôi đã thường cảm thấy
và điều này dẫn đến lý do.
Tôi cảm thấy việc viết lách thật ích kỷ,
khi tôi viết cho một khán giả duy nhất và đó là tôi.
Và tôi thích nghĩ về bản thân mình như một người khá vị tha,
nhưng khi viết, tôi không cố gắng nói,
tôi sẽ viết một cuốn sách cho người này
hoặc người kia hoặc khán giả đó.
Tôi viết về những gì tôi quan tâm và tôi viết nó
theo cách mà tôi nghĩ là thú vị.
Và tôi cố gắng giải quyết những vấn đề của riêng mình.
Và sau đó tôi nhảy vào một quyết định táo bạo
rằng nếu điều này thú vị với tôi
và nó sẽ giúp tôi,
có thể nó sẽ giúp người khác.
Điều đó rất khác với phong cách viết truyền thống
khi nói rằng, hãy biết khán giả của bạn.
Biết khán giả của bạn rất nhanh chóng trở thành
một cách chiều chuộng khán giả của bạn.
Và tôi nghĩ nhiều người,
có thể họ thậm chí không nhận ra,
nhưng nếu họ đọc một cuốn sách và họ không thực sự thích nó,
đó là vì họ đang bị chiều chuộng.
Họ đang được nói chuyện theo cách mà một người sẽ không bao giờ nói với họ trong cuộc sống thực.
Vì vậy tôi chỉ, điều này gần như giống như nhật ký của tôi, tôi nghĩ,
theo nghĩa rằng đây là những chủ đề
mà tôi thấy thú vị đối với bản thân mình.
Và vì vậy tôi đoán đó là lý do.
Tôi cảm thấy như tôi thực sự đã tìm thấy bản thân mình trong một sự nghiệp
nơi tôi có thể tự tìm ra những vấn đề của mình
và cố gắng tìm hiểu những gì tôi nghĩ
và điều gì thú vị với tôi
và sau đó đưa nó ra thế giới
và hy vọng rằng những người khác sẽ thưởng thức nó.
Hãy bắt đầu với tâm lý học về tiền bạc.
Lợi ích của tôi trong cuộc sống là gì
nếu tôi hiểu những điều được viết
trong tâm lý học về tiền bạc?
Chà, hãy để tôi bắt đầu,
tôi nghĩ hầu hết các cuốn sách tài chính sẽ,
câu trả lời cho câu hỏi đó sẽ là,
khi bạn đã hoàn thành cuốn sách này,
bạn sẽ biết cách chọn cổ phiếu tốt hơn.
Bạn sẽ biết cách cân bằng tài khoản thanh toán của mình
hoặc thẻ tín dụng nào mà bạn nên sử dụng.
Còn đối với cuốn sách của tôi, tôi nghĩ khi bạn hoàn thành nó,
tôi hy vọng rằng bạn sẽ chỉ nhìn vào gương
và nói, tôi là ai?
Điều này khá giống với những gì tôi đã làm với điều này,
cố gắng tìm hiểu tôi là ai và tôi muốn gì
và tại sao tôi lại thiếu tự tin,
tại sao tôi muốn khoe khoang với những người khác chiếc xe mà tôi lái.
Nếu bạn trở nên introspective hơn về bản thân mình và những gì bạn muốn từ cuộc sống, cùng với việc suy nghĩ về những gì tiền bạc có thể làm cho bạn và những gì nó không thể, và trở nên hơi introspective về lý do bạn suy nghĩ về vị trí của mình trong thang bậc xã hội, lòng tham và nỗi sợ hãi, thì tôi thành thật nghĩ rằng, tôi hy vọng ít nhất, vì tôi đã như vậy, rằng khi bạn đọc xong quyển sách, đó là lúc việc học bắt đầu. Bởi vì có thể điều này chỉ kích thích một chút sự tò mò cho bạn để rồi đi dạo và suy nghĩ về những gì bạn muốn từ cuộc sống và những thứ khác.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng hầu hết các quyển sách, khi bạn đã xong trang cuối cùng, việc học đã kết thúc. Tôi hy vọng điều này chỉ làm phát sinh một điều gì đó trong bạn, để bạn suy nghĩ rõ ràng hơn về những gì bạn muốn với tiền bạc và những gì tiền bạc có thể và không thể làm cho bạn. Một phần của hành trình hiểu rõ những gì bạn muốn giúp bạn xác định từ trên trang bìa của quyển sách này, sự giàu có. Định nghĩa của bạn về sự giàu có là gì?
Chà, tôi đã tạo ra những định nghĩa này trong quyển sách. Đây chỉ là những điều tôi tự nghĩ ra, nhưng tôi định nghĩa người giàu là bạn có đủ tiền để mua những gì bạn muốn, để trả nợ nhà, để trả tiền xe, để đi ăn tối với bạn bè, bạn có tiền trong ngân hàng. Tôi nghĩ rằng sự giàu có rất khác biệt. Sự giàu có là tiền mà bạn không tiêu xài và có thể bạn sẽ không tiêu xài. Vì vậy, sự giàu có là điều ẩn giấu. Đó là tiền mà bạn không chi cho một chiếc xe. Đó là tiền mà bạn không chi cho một ngôi nhà lớn. Bạn không chi cho đồ trang sức. Và điều đó thực sự quan trọng, bởi vì sự giàu có, những khoản tiền tiết kiệm – những đồng tiền không tiêu tùng – chính là điều mang lại cho bạn sự độc lập và tự chủ, và cho bạn khả năng thức dậy mỗi sáng và làm bất cứ điều gì bạn muốn với cuộc sống của mình.
Và vì vậy, tôi nghĩ rằng việc tách biệt điều đó là rất quan trọng, bởi vì khi hầu hết mọi người nói rằng họ muốn trở thành triệu phú, những gì họ thực sự muốn là tôi muốn chi tiêu một triệu đô la. Đó là điều họ có nghĩa. Và khi tôi nghĩ về việc trở thành triệu phú, tôi nghĩ đó là bạn có một triệu đô la mà bạn sẽ không tiêu xài, và vì bạn sẽ không tiêu xài, bạn có một chỗ dựa lớn mang lại cho bạn sự độc lập và tự chủ. Và vì vậy, bạn có thể thức dậy vào ngày mai và nói, hôm nay tôi có thể làm bất kỳ điều gì tôi muốn. Tôi có thể làm việc cho ai tôi muốn. Tôi có thể làm việc trong bao lâu tùy tôi muốn. Tôi có thể nghỉ hưu khi tôi muốn. Thế giới là của bạn. Giống như mỗi khoản tiết kiệm mà bạn có là một phần tương lai của bạn mà bạn sở hữu. Bạn đang chỉ đang mua thời gian của bạn trong tương lai, để nó thuộc về bạn và bạn có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn với nó. Và điều đó đối với tôi luôn là mục tiêu.
Có một câu nói từ Charlie Munger, nơi ông ấy nói, “Tôi không bao giờ muốn trở nên giàu có. Tôi chỉ muốn trở nên độc lập.” Và lần đầu tiên tôi đọc nó, tôi cảm thấy, đó cũng là tôi. Đó là những gì tôi muốn. Tôi không muốn một chiếc Lamborghini. Tôi không muốn một ngôi biệt thự hay một chiếc du thuyền. Tôi muốn thức dậy mỗi sáng và chỉ nói, ngày hôm nay tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn, điều đó là của tôi. Không ai sẽ chỉ cho tôi nơi làm việc, khi nào làm việc, hoặc làm gì. Tất cả là của tôi. Và đối với tôi, không chỉ cho công việc, mà còn cho cuộc sống gia đình của bạn, cho sức khỏe của bạn, cho sự bình yên về tâm trí của bạn, không có gì quan trọng hơn điều đó.
Có vẻ như bạn đang nói về cha của bạn. Bố tôi, ông ấy có một nền tảng rất thú vị. Mẹ tôi cũng vậy, nền tảng của họ thật điên rồ. Và tôi không nhận ra nó điên rồ đến mức nào cho đến khi tôi trưởng thành. Thời thơ ấu ban đầu của tôi, khi cha mẹ tôi còn đi học, chúng tôi rất nghèo. Cha mẹ tôi là sinh viên, sống nhờ vào các khoản vay và học bổng. Chúng tôi không có tiền. Rồi sau đó bố tôi trở thành bác sĩ khi tôi 12 hoặc 13 tuổi và mọi thứ đã thay đổi. Chúng tôi không giàu có, nhưng mọi thứ trở nên rất thoải mái.
Và điều quan trọng là tính tiết kiệm mà cha mẹ tôi phải thực hiện khi họ còn nghèo đã theo họ. Ngay cả khi họ bắt đầu kiếm được một chút tiền. Họ không mua một chiếc Lamborghini. Không, không, chúng tôi lớn lên trong một ngôi nhà rất khiêm tốn. Đó là một ngôi nhà đẹp. Chúng tôi đã có một vài kỳ nghỉ gia đình khá tốt. Nhưng chúng tôi luôn sống dưới khả năng của mình, rất xa dưới khả năng của mình.
Điều đó có làm bạn bối rối không? Bởi vì bạn chắc phải biết rằng bố bạn có tiền. Ừ, đặc biệt khi tôi khoảng 16, 17 tuổi và tôi có thể tìm hiểu mức thu nhập của bác sĩ. Bạn có thể tìm kiếm và tìm ra. Và sau đó tôi cảm thấy, tôi thật sự đã nhìn xuống cha mẹ tôi ở độ tuổi đó vì tôi cảm thấy, tôi biết bạn có thể đủ khả năng mua một chiếc xe tốt hơn. Tôi biết bạn có thể mua cho tôi những món quà Giáng sinh tốt hơn. Tôi biết chúng ta có thể đủ khả năng mua một ngôi nhà lớn hơn. Và bạn không làm điều đó vì bạn keo kiệt. Tôi nghĩ đó là quan điểm của tôi.
Và sau đó, khoảng 10 năm trước, mọi thứ đã thực sự sáng tỏ. Điều này không quá lâu trước đây. Bố tôi là một bác sĩ cấp cứu, một trong những công việc căng thẳng nhất mà bạn có thể tưởng tượng. Nó thực sự là sống trong tình trạng chứng kiến cái chết mỗi ngày. Và ông đã làm điều này trong 20 năm. Và sau 20 năm làm ca đêm, chứng kiến trẻ em chết trong tay mình gần như mỗi tuần. Ông đã nói ông đã đủ rồi. Đó là rất nhiều. Ông đã cống hiến. Ông đã làm điều đó trong 20 năm. Và ông đã nói, tôi xong rồi. Tôi sẽ nghỉ hưu. Và lý do ông có thể làm điều đó là vì ông đã tiết kiệm rất nhiều tiền. Ông sống cực kỳ tiết kiệm. Họ có tỷ lệ tiết kiệm rất cao.
Khoảnh khắc ông thức dậy và nói, tôi muốn dừng lại, ông đã dừng lại. Và đó là vậy. Và nếu bạn so sánh điều đó với rất nhiều người khác, bao gồm một số đồng nghiệp của ông, những người cũng bị quá tải ở tuổi 60, những người cũng đã kiệt sức vì phải chứng kiến cái chết trong tay mình trong 20 năm, họ muốn nghỉ hưu nhưng không thể. Bởi vì họ có ngôi nhà lớn hơn, bởi vì họ có chiếc xe sang trọng hơn, mà tôi nghĩ rằng chúng ta nên có khi đang lớn lên. Và khi họ từ bỏ và chuyển sang giai đoạn tiếp theo của cuộc sống, họ đã trở nên hạnh phúc hơn rất nhiều.
Và vì vậy, đó là 10 năm trước. Lúc đó tôi cũng đã gần 30 tuổi. Tôi nghĩ, giờ thì tôi đã hiểu. Ông đã tiết kiệm. Ông đã tiết kiệm được rất nhiều. Và điều đó đã khiến ông độc lập.
Và sự độc lập làm cho anh ta hạnh phúc hơn bất kỳ chiếc xe nào có thể mang lại.
Làm cho anh ta hạnh phúc hơn bất kỳ ngôi nhà lớn nào có thể mang lại.
Vì vậy, tôi đã nghĩ rằng đó là một trong những chìa khóa cho hạnh phúc.
Hạnh phúc là chủ đề phức tạp nhất mà bạn có thể tưởng tượng.
Nhưng một trong những mảnh ghép lớn là sự độc lập.
Và đã có rất nhiều nghiên cứu về điều này,
các nghiên cứu về một trong những điều
khiến con người thực sự hạnh phúc trong cuộc sống
là có quyền kiểm soát những gì họ đang làm.
Và điều ngược lại cũng quan trọng không kém.
Đó là, điều gì khiến người ta rất không hạnh phúc trong cuộc sống?
Không có quyền kiểm soát những gì xảy ra trong tương lai của họ.
Không có quyền kiểm soát lịch trình của họ,
nơi họ sẽ làm việc,
liệu họ có bị sa thải hay không.
Sự không chắc chắn đó là một gánh nặng khổng lồ
và trọng lượng trong cuộc sống của bạn.
Về sức khỏe của bạn.
Chắc chắn rồi.
Ý tôi là, đó cũng là điều lớn đối với cha tôi.
Ông đã làm việc ca đêm trong 20 năm với điều này.
Điều này rất xấu cho sức khỏe của bạn.
Nó thật sự không tốt chút nào.
Vì vậy, khả năng, khả năng tài chính
để thức dậy một ngày và nói rằng, tôi xong rồi.
Tôi đã xong với điều đó là rất lớn.
Tôi đã đọc các nghiên cứu về ý tưởng tự chủ này
bởi vì tôi đang cố gắng tìm hiểu
những gì bạn cần có về mặt nghề nghiệp
để yêu thích công việc của mình.
Và tôi đã đưa ra năm điểm khác nhau.
Một trong số đó là tự chủ và kiểm soát.
Tôi đã nghĩ ra được điều đó bởi vì tôi đã đọc các nghiên cứu
nơi mà những người làm công việc
có mức độ tự chủ và kiểm soát thấp
có những hậu quả về sinh lý.
Họ có khả năng mắc bệnh cao hơn.
Họ trải qua căng thẳng nhiều hơn đáng kể.
Có khả năng cao hơn mắc các vấn đề tim mạch
và bệnh tim, đây là kẻ giết người lớn nhất
của con người nói chung.
Và tôi đã nghĩ, thật kinh khủng,
chỉ cần không có quyền kiểm soát trong cuộc sống của bạn sẽ khiến cơ thể bạn ngừng hoạt động.
Đúng vậy.
Đây là điều mà tôi nghĩ mọi người đều đã trải qua.
Nếu họ có điều gì đó thực sự căng thẳng trong cuộc sống,
họ lên giường, họ mệt mỏi,
bạn có thể cảm thấy trái tim của mình đập loạn xạ.
Phản ứng sinh lý của căng thẳng thì rất lớn.
Nó rất đáng kể.
Và nếu bạn có điều đó diễn ra mỗi ngày trong năm năm,
mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm, thì hãy quên đi.
Quên đi đã.
Đây là một câu trích dẫn tuyệt vời từ John B. Rockefeller.
Ông là người giàu nhất thế giới.
Và ông sống đến 99 tuổi, gì đó tương tự.
Ông 97 tuổi.
Và bác sĩ của ông đã nói về lý do, như là tuổi thọ của ông.
Và bác sĩ đã nói, trích dẫn,
ông không bao giờ để điều gì làm phiền mình.
Ông dành nhiều thời gian bên ngoài
và ông rời khỏi bàn ăn khi còn hơi đói.
Đó là bí quyết sống lâu của ông.
Khi bạn đọc tiểu sử của ông,
bạn sẽ nhận ra điều đó là chính xác một cách tuyệt đối.
Bất kể điều gì đang xảy ra trong cuộc sống của ông
và những điều kiện kinh doanh căng thẳng nhất mà bạn có thể tưởng tượng,
không gì trong số đó từng làm phiền ông.
Ông chỉ nói rằng ông có máu lạnh trong người và ông có thể tiếp tục.
Và vì vậy, tôi thực sự nghĩ rằng đó chắc chắn là một trong những chìa khóa
cho sức khỏe thể chất là giảm thiểu mức độ căng thẳng.
Và không có nhiều điều khác trong cuộc sống
có thể làm tăng mức độ căng thẳng của bạn
hơn là không có quyền kiểm soát những gì bạn đang làm trong cuộc sống.
Tự do, chương bảy trong cuốn sách của bạn.
Đây là biến số phong cách sống rộng nhất
mang lại hạnh phúc cho con người.
Làm điều gì đó bạn yêu thích, nhưng theo một lịch trình mà bạn không thể kiểm soát,
bắt đầu cảm thấy giống như làm điều gì đó bạn ghét.
Các nhà tâm lý học gọi điều này là phản kháng.
Đúng vậy.
Bạn biết đấy, tôi thực sự nghĩ có rất nhiều,
tôi nghĩ ví dụ tốt nhất là các CEO
có thể kiếm được 30 triệu đô la một năm, 50 triệu đô la một năm,
nhưng họ không có quyền kiểm soát thời gian của mình.
Mỗi giây trong ngày của họ đều được lập kế hoạch
và yêu cầu bởi người khác.
Và họ phải làm những điều mà họ không muốn làm.
Nếu họ thức dậy và cảm thấy mệt mỏi thì thật tồi tệ,
bạn phải đi đến các cuộc họp hôm nay.
Họ thức dậy và họ kiệt sức, thật tồi tệ,
bạn phải đi Trung Quốc để ký hợp đồng này.
Họ không có quyền kiểm soát thời gian của mình.
Và so với những người kiếm được ít hơn,
nhưng họ có thể thức dậy và làm những gì họ muốn,
bất cứ điều gì họ muốn làm.
Bạn muốn gặp gỡ bạn bè,
bạn muốn ngủ nướng, bạn muốn chợp mắt lúc hai giờ,
bất cứ điều gì bạn muốn làm.
Người mà tôi nghĩ nổi bật trong khía cạnh này
là Warren Buffett,
người là CEO kiếm hàng triệu đô la mỗi năm.
Ông có giá trị 100 tỷ đô la.
Nhưng nếu bạn đào sâu vào cách ông tổ chức ngày của mình,
hoàn toàn kiểm soát, 100% tự chủ có thể làm
bất cứ điều gì ông muốn suốt cả ngày.
Ông muốn làm gì đó là dậy và đi làm.
Nhưng ông đã ủy quyền cho mọi thứ một cách hiệu quả
đến mức ông có thể làm bất cứ điều gì ông muốn.
Và đó không chỉ là chìa khóa cho thành công trong kinh doanh của ông,
mà còn cho sức khỏe, sự thành công trong lối sống của ông,
và lý do tại sao ông đã 93 tuổi và vẫn khỏe như vâm.
– Tôi đã suy nghĩ về lịch trình của mình khi bạn đang nói
về CEO kiếm được 30 triệu đô la một năm,
nhưng chỉ bị kéo đi bởi lịch trình của mình.
Nó nghe giống như tôi, thật ra.
Tôi cảm thấy như càng thành công hơn trong sự nghiệp nghề nghiệp của mình,
thì càng lúc lịch trình của tôi, ngay khi tôi thức dậy vào buổi sáng,
tôi cảm thấy như một con rối trước những ô nhỏ
trên lịch Google của mình.
Chúng kéo tôi đi khắp nơi trên thế giới, và có rất ít,
tôi thực sự đã nói với trợ lý của mình cách đây khoảng một tháng,
tôi đã nói, Sophie, làm ơn có thể giúp tôi một việc không?
Bạn có thể chỉ cần sắp xếp cho tôi ăn trưa trong 30 phút không?
Bởi vì tôi không ăn.
Bạn có thể chỉ cần đặt điều đó vào giữa trưa mỗi ngày cùng một giờ không?
– Để bạn có thể thở?
– Để tôi có thể có một chút thời gian mà tôi không làm gì.
Và sau đó, điều khác mà tôi đã thêm vào bây giờ,
tôi có một huấn luyện viên cá nhân bảy ngày một tuần,
và tôi đã chỉ cần đặt điều đó vào lịch của mình.
Trước đó, đây là một lợi ích phụ,
cũng như mọi thứ với tôi.
À, không phải với tôi, bởi vì công việc của tôi là của tôi,
nhưng nó đã lấy đi thời gian còn lại
khi tất cả các ưu tiên của tôi đã hoàn thành.
Và tôi đã suy nghĩ về điều đó và tự hỏi rằng,
làm thế nào, như, khi nào điều đó dừng lại?
Bởi vì rõ ràng nó sẽ không dừng lại khi tôi kiếm tiền,
bởi vì tôi đã có tiền.
Và hãy hỏi xem, tôi thực sự có bao nhiêu kiểm soát? Và bạn biết điều gì tôi làm đôi khi, tôi nghĩ tôi đã nhận thấy điều này về bản thân mình. Tôi nghĩ đôi khi tôi hủy bỏ những thứ chỉ để chứng minh với bản thân rằng tôi vẫn có quyền kiểm soát. – Bạn thấy đấy, điều đó thật tuyệt. Bạn thấy đấy, điều đó là một điều tốt. Có một câu trích dẫn từ Nassim Taleb, nơi ông nói, bạn sẽ trở nên giàu có khi số tiền mà bạn từ chối có vị ngon hơn số tiền mà bạn chấp nhận. Vì vậy, có ai đó đến với bạn với một thỏa thuận kinh doanh, và bạn nói, không, cảm ơn, tôi không muốn. Khi điều đó mang lại cảm giác tốt hơn cho bạn hơn là chấp nhận thỏa thuận đó, bạn cảm thấy tốt hơn, đó giống như một định nghĩa về sự giàu có. Có một câu trích dẫn tuyệt vời khác từ Taleb nơi ông nói, thế giới được chia đều giữa những người không biết bắt đầu kiếm tiền và những người không biết khi nào nên dừng kiếm tiền. Và tôi nghĩ có rất nhiều người đang xem điều này, thuộc về lĩnh vực của chúng ta, dễ dàng nằm trong nhóm sau. Họ có toàn bộ số tiền mà họ có thể muốn chi tiêu. Hoặc có thể không nhiều như vậy, nhưng họ có nhiều tiền hơn những gì họ từng nghĩ họ sẽ có. Nhưng cho mỗi mục tiêu mà họ đạt được, ôi, bất cứ khi nào giá trị ròng của tôi là X, tất cả các vấn đề của tôi sẽ biến mất. Mọi thứ sẽ cảm thấy tuyệt vời. Và sau đó họ đạt được X và cứ tiếp tục di chuyển cột mốc xuống thấp hơn. Vì vậy, ngay cả trong cuốn sách, kỹ năng tài chính khó nhất là khiến cho cột mốc ngừng di chuyển. Đó là điều khó nhất trên thế giới. Rất khó cho mọi người. Bởi vì hầu như ai cũng nghĩ nếu giá trị ròng hoặc thu nhập của tôi ở mức này, tôi sẽ ổn. Tôi sẽ cảm thấy tuyệt vời, không còn vấn đề gì. Tôi sẽ thức dậy mỗi sáng với một nụ cười trên mặt. Và sau đó, nếu bạn đủ may mắn hoặc làm việc đủ chăm chỉ để đến được đó, các bạn, thì đó không phải là trường hợp. Bạn chỉ tiếp tục đẩy nó, tiếp tục đẩy nó, tiếp tục đẩy nó mãi mãi. Họ đã làm những nghiên cứu để kiểm tra điều đó về phân tích nơi mà cột mốc của mọi người di chuyển vào tương lai, ngay cả khi họ như những tỷ phú và những thứ tương tự? Ý tôi là, đây là cách rộng nhất mà tôi sẽ định hình điều này đã được nghiên cứu. Nếu bạn nhìn vào nước Mỹ ngày nay, hộ gia đình trung bình điều chỉnh theo lạm phát đang kiếm gấp đôi số tiền mà họ kiếm được vào những năm 1950. Điều chỉnh theo lạm phát, hộ gia đình trung bình đã tăng gấp đôi thu nhập so với thời điểm đó. Và chúng ta cảm thấy ít hạnh phúc hơn. Những thống kê cố gắng đo lường hạnh phúc theo thời gian, nhưng không phải là điều dễ dàng, nhưng chúng ta cảm thấy ít hạnh phúc hơn ngày nay so với trước đây. Và đây là lý do tại sao, như bạn thấy, liệu tiền có thể mua được hạnh phúc? Có. Và ở một mức độ nào đó, có không? Có. Như những người sống trong cảnh nghèo khổ không hạnh phúc bằng những người có thể trang trải những điều cơ bản và họ có thực phẩm, chỗ ở, v.v. Nhưng theo thời gian, khi xã hội trở nên giàu có hơn và bạn so sánh bản thân với những người khác, và có thể thu nhập trung bình của người Mỹ đã tăng gấp đôi, nhưng người hàng xóm của họ cũng vậy, đồng nghiệp của họ cũng vậy, anh chị em của họ cũng vậy. Vì vậy, bạn tự động điều chỉnh theo điều đó. Tôi đã nói về Rockefeller trước đây, John D. Rockefeller, người đã qua đời vào, tôi nghĩ, những năm 1930. Ông ấy đã có giá trị, điều chỉnh theo lạm phát, gần nửa nghìn tỷ đô la vào thời của ông, điều chỉnh theo lạm phát. Nhưng ông chưa bao giờ có, trong suốt cuộc đời của mình, penicillin, Advil, kem chống nắng, vắc-xin bại liệt, tiếp tục đi xuống danh sách những thứ mà hầu như mọi người đều có thể tận dụng ngày nay mà ông chưa bao giờ có. Nhưng bạn không thể nói rằng người Mỹ trung bình đang sống tốt hơn Rockefeller ngày nay vì chúng ta có tất cả các công nghệ mà ông chưa bao giờ có. Bởi vì chúng ta chỉ nhìn vào những gì người khác có và cho rằng đó là tiêu chuẩn cơ bản. Vì vậy, bạn có thể tưởng tượng một thế giới trong đó con cái của tôi, cháu của tôi, kiếm gấp đôi số tiền của tôi, điều chỉnh theo lạm phát, và chúng không hạnh phúc hơn vì điều đó. Bởi vì các công nghệ mới, bất cứ điều gì sẽ là, sẽ giống như ma thuật đối với bạn và tôi sẽ chỉ trở thành tiêu chuẩn của chúng. Và luôn luôn là như vậy. Nếu Thomas Jefferson hoặc ai đó đến năm 2023, ông sẽ ngất xỉu trước những công nghệ mới và những phát hiện y học mà chúng ta có. Và đây là những công nghệ mà bạn và tôi không dành một giây nào để biết ơn vì chúng ta đã chấp nhận chúng với tư cách là một tiêu chuẩn mới. Nó làm tôi nhớ đến điều gì đó trong cuốn sách mới của bạn, sẽ ra mắt vào tháng 11, đó là, bạn biết đấy, tôi đã giới thiệu rất nhiều cuốn sách trên podcast này trước đây, nhưng đây là một trong những cuốn sách yêu thích của tôi mọi thời đại. Nó thật dễ đọc và hấp dẫn vì bạn là một trong những tác giả trong cuốn sách này nhận ra thế giới mà độc giả đang sống, và họ rất bận rộn và họ muốn hiểu ý chính và muốn bạn, bạn biết đấy, chỉ cần cho họ không một từ nào nhiều hơn những gì cần thiết. Nó thực sự xuất sắc. Nó thật sự xuất sắc. Trong cuốn sách này, bạn nói đúng về điều đó. Bạn nói rằng quy tắc đầu tiên của hạnh phúc là kỳ vọng thấp. Đúng. Và đó chính xác là điều bạn đang nói, đó là so sánh là kẻ trộm niềm vui vì nó chỉ làm tăng kỳ vọng của chúng ta, đúng không? Và với điều đó, hạnh phúc của chúng ta sẽ ra ngoài cửa sổ. Đúng. Và có vẻ như trái ngược với mọi người rằng nếu bạn muốn hạnh phúc, đối với hầu hết mọi người, nếu bạn muốn hạnh phúc hơn, cần phải tham vọng hơn, cần nhiều hơn, cần kiếm nhiều tiền hơn, làm việc chăm chỉ hơn, có một công ty khởi nghiệp thành công hơn, bất cứ điều gì đi nữa. Và điều đó là đúng, nhưng đó chỉ là một nửa của phương trình. Nửa còn lại của phương trình là giữ cho kỳ vọng của bạn thấp. Vì vậy, khoảng cách giữa hai điều đó, đó là khoảng cách giữa chúng thực sự sẽ dẫn đến hạnh phúc theo thời gian. Làm thế nào bạn đã học được điều đó? Tôi nghĩ chỉ đơn giản là, tôi nghĩ có một vài câu chuyện nhỏ đã thực sự gây ấn tượng với tôi. Một câu mà tôi yêu thích mà đã khiến tôi bất ngờ ngay lần đầu tiên tôi đọc là Stephen Hawking, nhà vật lý quá cố, người mà không phải ph ex hơn, là một trong những người thông minh nhất từng sống trên hành tinh này. Ông ấy thực sự là một thiên tài tuyệt đối. Và một điều thú vị, dĩ nhiên, là ông mắc bệnh thần kinh vận động và bị liệt từ đầu đến chân. Ông không có quyền kiểm soát cơ thể mình.
Ông ta nói chuyện qua một chiếc máy tính, không có một cơ bắp nào trong cơ thể cử động. Liệu ông ta có thể tự kiểm soát không? Về mặt sinh lý, đó là một trong những cuộc đời tệ hại nhất mà bạn có thể tưởng tượng. Và ông đã thực hiện một cuộc phỏng vấn với The New York Times vài năm trước khi ông qua đời. Trong cuộc phỏng vấn, ông nói về việc ông hạnh phúc và cuộc sống của ông tuyệt vời như thế nào. Và The New York Times đã hỏi ông, họ hỏi, bí quyết nào khiến ông hạnh phúc? Nếu có ai đó có quyền phàn nàn về cuộc sống, thì đó chính là ông ấy. Và ông ta đang nói về việc cuộc sống của ông ấy hạnh phúc ra sao. Ông nói rằng, kỳ vọng của tôi đã được giảm xuống bằng không khi tôi 21 tuổi, đó là khi ông mắc bệnh. Ông nói rằng, mọi thứ từ đó trở đi đều là một món quà bất ngờ.
Vậy nên đây là kiểu người mà cuộc sống của họ đã kết thúc theo cách mà hầu hết mọi người khi xem sẽ nói rằng, đó nằm trong số những kịch bản tồi tệ nhất mà bạn có thể tưởng tượng. Và có lẽ ông ấy hạnh phúc hơn bạn và tôi, bởi vì kỳ vọng của ông ấy thấp đến mức chỉ cần thức dậy vào buổi sáng và nhìn mặt trời mọc, được đi làm và trò chuyện với mọi người đã là một món quà kỳ diệu. Bạn có thể hình dung, không muốn đi vào quá u ám về điều này, nhưng hãy tưởng tượng bạn đang nằm trên giường bệnh sắp chết và bác sĩ rất tự tin rằng bạn sẽ chết vào ngày mai. Và hãy giả sử bạn sống thêm một ngày nữa. Cảm giác của buổi bình minh đó sẽ như thế nào? Cảm giác nắm tay vợ bạn thêm một ngày nữa sẽ như thế nào? Nó sẽ thật tuyệt vời chỉ vì kỳ vọng của bạn thấp đến mức.
Và vì thế lúc nào cũng như vậy. Bạn đi qua cuộc sống thấy rất nhiều người có mọi thứ, tất cả tiền bạc, gia đình tuyệt vời, tất cả sức khỏe, vẻ đẹp, mọi thứ bạn có thể tưởng tượng, và họ không hạnh phúc vì điều đó. Và lý do là với tất cả những gì họ có, kỳ vọng của họ không chỉ tăng lên đến mức đó, mà có thể còn tăng vượt bậc. Vì vậy, nếu kỳ vọng của bạn tăng nhanh hơn thu nhập của bạn, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy hài lòng với tiền bạc của bạn, bất kể bạn kiếm được bao nhiêu. Bạn có thể kiếm được một tỷ đô la mỗi năm, nhưng nếu bạn cần và muốn 1,1 tỷ đô la, bạn vẫn cảm thấy như thiếu thốn. Bạn cảm thấy như đang thiếu thốn.
Và điều ngược lại cũng đúng. Có những người kiếm 50.000 đô la một năm, nhưng nếu họ chỉ cần 40.000 đô la để hạnh phúc, họ sẽ rất hài lòng. Họ cảm thấy tuyệt vời. Và vì vậy, tôi nghĩ, một trong những lý do tại sao điều này lại quan trọng là vì việc quản lý kỳ vọng của bạn thì nằm trong tầm kiểm soát của bạn hơn là quản lý hoàn cảnh của bạn về việc tăng thu nhập hay lợi nhuận đầu tư. Không phải là bạn không thể kiểm soát việc tăng thu nhập. Bạn có thể tham vọng, thông minh và khởi nghiệp, tất nhiên rồi, nhưng bạn có quyền kiểm soát nhiều hơn việc chỉ ở trong đầu của bạn, nói rằng, tôi sẽ cố gắng muốn ít đi. Đó chỉ là một bài tập tư duy, không phải là dễ dàng. Nó không dễ dàng chút nào, nhưng bạn hoàn toàn có quyền kiểm soát việc làm điều đó.
Vậy, trong một nghĩa thực tiễn, làm thế nào để một người có thể giữ kỳ vọng của mình thấp hơn hoàn cảnh, tôi đoán? Đây là điều mà thực sự đã gây ảnh hưởng lớn đến tôi. Thật tuyệt khi chúng ta ở LA vì đó là nơi câu chuyện này diễn ra. Tôi đã làm bãi đậu xe ở đây, tại một khách sạn năm sao trong thành phố trong suốt thời gian học đại học. Vậy nên A, tôi còn trẻ, khoảng từ 19 đến 24 tuổi. Và cả ngày có những người lái xe vào bằng những chiếc Ferrari, Lamborghini và Rolls Royce. Một ngày nọ, tôi chợt nhận ra. Tôi nhớ khoảnh khắc đó vì nó như là đến từ trên trời rơi xuống. Mỗi khi ai đó lái vào bằng một chiếc Rolls Royce hay gì đó, tôi chưa bao giờ nhìn vào tài xế và nghĩ, người đó thật ngầu. Giống như, wow, nhìn cái người đó, thật ngầu. Điều tôi đã làm là tôi tự hình dung mình là tài xế. Rồi tôi nghĩ, nếu tôi là tài xế, mọi người sẽ nghĩ tôi ngầu. Và nó giống như, chờ đã, bạn không thấy điểm không tương thích ở đây sao? Không ai quan tâm đến tài xế. Nhưng họ muốn trở thành tài xế vì họ nghĩ rằng mọi người sẽ quan tâm đến họ. Và một khi bạn nhận ra điều đó, bài học rút ra là không ai nghĩ về bạn nhiều như bạn nghĩ. Không ai quan tâm đến đồ đạc của bạn nhiều như bạn. Không ai quan tâm đến xe hơi, nhà cửa, quần áo hay trang sức của bạn nhiều như bạn. Bởi vì đến mức họ thậm chí còn nhìn vào đó, họ đang nhìn vào xe của bạn, nhìn vào nhà của bạn, thực sự họ đang tưởng tượng bản thân mình với chiếc xe đẹp đó. Họ không dành cho bạn sự công nhận. Họ đang tưởng tượng bản thân họ sở hữu nó.
Vì vậy, một khi tôi nhận ra đó là trò chơi mà xã hội đang chơi, một khi bạn nhận ra đó là trò chơi, sự sẵn sàng, khao khát của bạn để khoe khoang giảm đi. Và tất nhiên, tôi thích những thứ đẹp. Tôi thích xe đẹp. Tôi muốn một số quần áo đẹp. Tôi sống trong một ngôi nhà khá tử tế. Nhưng một khi bạn nhận ra rằng, nó giảm đi, và tôi nghĩ rằng kỹ năng tài chính có giá trị nhất mà bất kỳ ai cũng có thể có là không cảm thấy cần phải gây ấn tượng với người khác. Nếu bạn không cần phải gây ấn tượng với người khác, đó là một tài sản trên bảng cân đối kế toán của bạn đáng giá một tỷ đô la. Bởi vì xung quanh cả xã hội và từng cá nhân chỉ được hướng tới việc làm thế nào để tôi có thể thu hút sự chú ý của người khác? Làm thế nào để tôi có thể khoe khoang với người khác? Làm thế nào để họ có thể thích tôi hơn? Tôi đồng ý và hiểu, nhưng đồng ý và hiểu thì khác với việc có thể thực hiện được. Tôi nghĩ ở cấp độ xã hội, điều đó sẽ không bao giờ thay đổi, nó sẽ luôn như vậy, cũng như mọi khi. Nó sẽ không bao giờ di chuyển ra khỏi điều đó. Nếu bạn có thể quản lý nó ở các cạnh, ở cấp độ cá nhân, điều đó sẽ ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của bạn. Một điều quan trọng ở đây là nếu bạn là người trẻ và bạn đang tìm kiếm một người bạn đời, bạn gái, bạn trai, vợ, chồng, bất cứ điều gì, thì khả năng của bạn để trông thật đẹp và để phát tín hiệu và để khoe khoang như một con công là rất quan trọng. Và tôi hiểu điều đó. Và tôi đã làm như vậy trong quá khứ.
Khi bạn đã ổn định hơn trong sự nghiệp và các mối quan hệ của mình, nếu vào thời điểm đó bạn vẫn còn giữ mong muốn gây ấn tượng với người khác, đó chính là lúc mọi thứ bị hỏng. Đó là lúc cuộc sống của bạn chỉ toàn là sự thua lỗ. Bởi vì bạn đang cố gắng tỏ ra cho những người mà bạn thậm chí không cần hoặc không muốn yêu bạn thấy. Có một câu nói tuyệt vời từ Warren Buffett, ông nói: “Định nghĩa của thành công là khi những người mà bạn muốn yêu bạn lại yêu bạn.” Đối với tôi, chỉ có khoảng năm người. Đó là cha mẹ tôi, vợ tôi và con cái tôi, và chỉ có vậy thôi. Đó là những người mà tôi muốn yêu tôi. Và nếu họ yêu tôi, tôi có lẽ đã có 90% hạnh phúc mà tôi có khả năng có. Còn nếu họ không yêu tôi, thì tôi sẽ không bao giờ có hơn 10% hạnh phúc mà tôi có thể có. Trong chương về hạnh phúc đó, bạn cũng nói về người bạn Brent trong lý thuyết về hôn nhân của anh ấy. Vâng, bạn tôi, Brent Bishor có một lý thuyết tuyệt vời về hôn nhân mà anh ấy nói: “Hôn nhân chỉ hoạt động nếu cả hai đối tác muốn phục vụ đối tác kia và không mong đợi gì ở họ.” Vì vậy, bạn thức dậy mỗi sáng và nói: “Tôi muốn phục vụ người bạn đời của mình, nhưng tôi không mong đợi điều gì từ họ.” Và nếu cả hai bạn làm điều đó cùng lúc, cả hai sẽ đều ngạc nhiên một cách dễ chịu. Bởi vì điều gì sẽ xảy ra là, tôi không mong đợi bạn làm gì cho tôi, nhưng bạn đã làm và ngược lại. Và cả hai bạn chỉ việc thức dậy mỗi sáng và cảm thấy: “Bạn đã làm điều đó cho tôi. Bạn đã giúp tôi ở đây. Bạn đã thấu hiểu tôi ở đó.” Và cảm giác thật tuyệt. Bạn đã vượt qua sự mong đợi của tôi. Bạn đã vượt qua sự mong đợi của tôi. Tôi nghĩ điều gì làm tan vỡ bất kỳ cuộc hôn nhân hay sự nghiệp nào, bất kể đó là gì, là khi bạn trở nên cần mẫn. Không có gì phá vỡ tình yêu hơn là sự cần mẫn. Và thực sự, điều cần mẫn chỉ là những mong đợi của bạn quá cao đến mức bạn thức dậy và nói: “Tôi mong đợi bạn làm điều này cho tôi. Tôi mong đợi bạn giúp tôi. Tôi mong đợi bạn phục vụ tôi.” Đó chỉ là những mong đợi cực cao mà bạn có trong mối quan hệ đó. Điều đó cũng giống như việc mong đợi một yếu tố bên ngoài, trong trường hợp này là đối tác của bạn, để xác thực bạn theo một cách nào đó hoặc… Và điều đó trở về điểm của bạn về tiền bạc, nơi mà để ngừng việc khoe khoang và tập trung vào những năm người mà chúng ta muốn yêu bản thân mình, chúng ta cần phải hiểu và lý tưởng là giải quyết mối quan hệ độc hại của chúng ta với nhu cầu xác thực. Và điều đó, tôi đoán, dẫn tôi đến chương đầu tiên trong cuốn sách của bạn, nơi bạn nói về câu chuyện về tiền bạc mà chúng ta có và chúng đến từ đâu. Và điều gì luôn làm tôi bối rối là khi bạn đi vào các khu vực thu nhập thấp, có nhiều cửa hàng đánh bạc hơn. Vâng. Và tôi có thể chứng minh điều đó. Khi tôi 18, 19 tuổi, và tôi ăn cắp bánh pizza để tự nuôi bản thân, và tôi đã làm đủ thứ. Khi tôi nhận được khoản vay sinh viên của mình, tôi chỉ học đại học một ngày, và họ đã đưa cho tôi khoản thanh toán đầu tiên của khoản vay sinh viên. Tôi không nghĩ tôi đã bao giờ nói điều này trước đây. Tôi đã đặt toàn bộ số tiền vào một ván cược, và tôi đã thua trong phút thứ sáu… Trong thời gian bù giờ của trận bóng đá đó. Tôi không đặt cược. Và bạn có cần số tiền đó để đóng học phí không? Nó đã biến mất. Tôi cần để ăn. Vâng, vâng. Tôi không có tiền, nhưng tôi không đến từ một gia đình khá giả. Cha mẹ tôi, tôi đã đến đại học với 50 bảng, và tôi nhận được khoảng 1.000 bảng được gửi cho tôi từ khoản vay sinh viên, bất kể là gì. Tôi đã rất thiếu thận trọng với tiền khi tôi không có tiền. Ngay khi tôi có tiền, mọi thứ như được thỏa mãn ngay lập tức. Tôi trở nên rất kiên nhẫn và có tầm nhìn dài hạn. Tôi đã đưa ra những quyết định rất có trách nhiệm. Tôi ngừng mua những thứ rực rỡ. Bây giờ, tôi thậm chí không sở hữu một cái TV. Tôi cũng rất giống vậy. Tôi cảm thấy rằng càng có nhiều tiền, thì mong muốn vật chất của tôi càng giảm. Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi. Khi tôi nói điều đó ra, tôi cảm thấy: “Ồ, hoàn toàn đúng.” Tại sao lại như vậy? Khi chúng ta có ít hơn, chúng ta lại bất cẩn với tiền của mình? Vâng, tôi nghĩ có hai khía cạnh đối với điều này. Một trong những lý thuyết của tôi là những gì mọi người muốn trong thế giới này là sự tôn trọng và ngưỡng mộ từ những người khác. Và có hai cách để đạt được điều đó. Bạn có thể nhận được sự tôn trọng và ngưỡng mộ thông qua trí tuệ, tình yêu, sự hài hước của bạn. Hoặc nếu bạn không có điều đó để đề xuất cho thế giới, bạn sẽ nhận được nó thông qua tài sản vật chất của mình. Vì vậy, nếu bạn có thể giành được sự tôn trọng và ngưỡng mộ thông qua thành công trong kinh doanh, trí tuệ, tình yêu, tình bạn của bạn, tuyệt vời, thì bạn sẽ nhận được nó. Và bạn sẽ làm đầy cái thùng đó. Nếu bạn không thể lấy nó từ những điều đó, thì bạn sẽ nghĩ: “Thôi thì hãy khoe chiếc xe của tôi. Đó là tất cả những gì tôi có.” Tôi nghĩ đó là một khía cạnh của nó. Vì vậy, khi bạn trở nên thành công hơn, mong muốn khoe khoang của bạn giảm đi vì bạn đang giành được sự tôn trọng và ngưỡng mộ từ những thứ không phải là vật chất. Khía cạnh khác của điều này rất quan trọng là tôi đã thấy một thống kê nhiều năm trước rằng 10% người nghèo nhất của người Mỹ mua khoảng 80% vé xổ số ở Mỹ. Và đây là những người mà gần như không thể tự nuôi sống bản thân. 10% thấp nhất, họ thực sự đang vật lộn để có một mái nhà và ăn uống, đang ra ngoài mua rất nhiều vé scratcher. Và phản ứng ngay lập tức khi bạn nghe điều đó là những kẻ ngu ngốc. Bạn đang làm gì vậy, đồ ngốc? Có thể đó là phản ứng đúng, nhưng tôi bắt đầu suy nghĩ về điều đó và kiểu như: “Được rồi, có thể nếu bạn cố gắng đặt mình vào vị trí của những người đó, có thể họ sẽ nói điều gì đó như thế này. Nếu bạn bị mắc kẹt trong một công việc thu nhập thấp và bạn cảm thấy không có lối thoát, bạn cảm thấy như mình không có cơ hội để leo lên bậc thang, trở thành một doanh nhân. Bạn cảm thấy bạn bị mắc kẹt trong vị trí này. Mua một vé xổ số có thể là điều duy nhất trong cuộc sống cho bạn một chút hy vọng. Nó có thể là chiếc vé duy nhất của bạn để thoát khỏi.”
Và có lẽ đó không phải là điều mà bạn và tôi cảm thấy
bởi vì ít nhất chúng ta cảm thấy mình có thể có cơ hội khác.
Bạn nói rất đúng, vì khi tôi đánh cược,
thì cái mà tôi đã làm cùng ngày trước khi có kết quả
của cược hoặc vé số của tôi đến,
và tôi đã nói điều này với nhóm của mình hôm trước,
là tôi sẽ lên RightMove và AutoTrader
và xem những thứ mà tôi sẽ mua nếu tôi thắng.
Vâng, tôi nghĩ cũng có một cảm giác rằng
nếu bạn đang mắc kẹt ở một vị trí thấp hơn trong cuộc sống,
và nếu bạn cảm thấy thế giới này không công bằng,
và rất thường thì đúng là như vậy, có thể đó là tâm lý đúng đắn,
nhưng nếu bạn cảm thấy thế giới không công bằng,
thì rất tự nhiên để nghĩ, “Tôi cũng có thể lừa dối.
Nếu thế giới không công bằng, thì sao không? Tôi cũng có thể lừa dối.”
Và tôi nghĩ ít nhất ở một mức độ nào đó,
điều đó có thể giải thích cho mối quan hệ giữa nghèo đói và tội phạm.
Từ “hy vọng” đó là rất đúng.
Tôi cũng nghĩ điều đó là đúng.
Đó chỉ là một tia hy vọng bởi vì nó cho bạn,
dù chỉ là 0,00001% khả năng.
Nếu đó là điều duy nhất trong ngày của bạn khiến bạn mỉm cười một chút,
khiến bạn cảm thấy có một chút hy vọng,
thì tôi hiểu tại sao họ lại làm vậy.
Điều khác mà tôi suy nghĩ nhiều ở đây
là nếu bạn đang làm một công việc có thu nhập thấp
và bạn đang làm ca đêm và bạn kiệt sức,
và bạn phải chuyển ba tuyến xe buýt để đưa con bạn đến trường,
nếu điều duy nhất trong ngày đó khiến bạn cảm thấy vui vẻ
là một điếu thuốc và một chút rượu, tôi hiểu.
Tôi hoàn toàn hiểu.
Và đó cũng là mối quan hệ giữa sức khỏe và nghèo đói
cũng có nhiều điều liên quan đến điều đó.
Vì vậy, rất dễ dàng cho những người có điều kiện tốt hơn
nhìn xuống những người đó
và chỉ ra tất cả những quyết định sai lầm mà họ đang làm trong cuộc sống.
Nhưng tôi nghĩ bạn đã đánh giá thấp mong muốn
chỉ cần có một chút hy vọng, một chút niềm vui,
và nếu những điều đó cảm thấy như là con đường duy nhất cho hy vọng và niềm vui của bạn,
có lẽ đó là lý do giải thích cho ít nhất một phần của điều đó.
Hãy nói về Steve 18 tuổi
đã ở trong cái phòng nhỏ đó
với đống tài liệu mà họ gọi là
các phán quyết của toà án quận và các nhân viên thi hành án,
đống thư từ trên bàn của anh ấy.
Bạn có thể đưa ra lời khuyên gì, dựa trên tất cả những gì bạn biết về tiền bạc và tài chính,
cho một người nào đó có thể đang kiếm
một nghìn, một nghìn, hai nghìn đô la một tháng,
sát sao chi trả tiền thuê nhà,
không có nhiều tiền còn lại?
Cách tốt nhất để chuyển từ vị trí đó
đến một vị trí của sự giàu có theo bạn là gì?
Tôi nghĩ một trong những cách tốt nhất để nghĩ về điều đó
tại những mức thấp hơn,
và tôi đã giải thích một phần điều này trước đó,
nhưng để đào sâu vào nó là,
nhiều điều có thể khiến bạn căng thẳng trong cuộc sống
là vì bạn không kiểm soát được những gì mình đang làm.
Và nếu bạn nhìn mọi đô la tiết kiệm mà bạn có
như một phần tương lai mà bạn sở hữu và kiểm soát,
thì tôi nghĩ rằng tâm lý đó có thể thay đổi rất nhiều.
Và giống như, đó là vé ra.
Vé ra không phải là một chiếc xe đẹp hơn.
Không phải là một ngôi nhà lớn hơn.
Không phải là quần áo tốt hơn.
Vé ra là sự độc lập.
Đó là điều sẽ mang lại cho bạn sự nghiệp tốt hơn,
vì vậy nó sẽ làm bạn hạnh phúc hơn,
vì vậy nó sẽ làm bạn khỏe mạnh hơn.
Và điều duy nhất sẽ mang lại cho bạn sự độc lập
là có đủ tiền tiết kiệm
để bạn có thể chọn nơi bạn muốn sống,
có thể là cả công việc bạn muốn.
Bạn có thể chọn, ở một thời điểm nào đó trong tương lai,
khi bạn nghỉ hưu, nếu bạn bị ốm,
nó sẽ không làm bạn gãy gánh ngay lập tức.
Có được sự độc lập đó sẽ lấy đi
nhiều gánh nặng khỏi vai bạn
hơn bất kỳ điều gì khác mà bạn có thể làm trong cuộc sống.
Tiết kiệm tiền.
Chỉ vậy thôi.
Đó là tiêu đề của chương đó trong cuốn sách
là “Tiết Kiệm Tiền” bởi vì không thể diễn đạt
một cách rõ ràng và mạnh mẽ hơn.
Giống như, chỉ vậy thôi.
Ông ấy nói có ba loại người,
những người tiết kiệm, những người không nghĩ mình có thể tiết kiệm,
và những người không nghĩ họ cần phải tiết kiệm.
Vâng.
Ba loại người.
Bạn là loại nào?
Những người tiết kiệm, những người không nghĩ mình có thể tiết kiệm,
và những người không nghĩ họ cần phải tiết kiệm.
Tôi sẽ nói với bạn rằng, tôi đã là cả ba trong cuộc đời mình.
Thật thú vị.
Tôi luôn là người tiết kiệm.
Không, tôi không phải như vậy.
Và bạn thấy đấy, tôi nghĩ điều đó thực sự rất hiếm
là bạn thay đổi con người của mình.
Thật sao?
Trên phổ tự nhiên- nuôi dưỡng,
tôi thực sự nghĩ, và đây là điều hơi thất vọng
khi nói về nó, không vui khi nói về điều đó,
nhưng trên phổ tự nhiên-nuôi dưỡng,
tôi nghĩ rằng nhiều tiền là bản chất.
Warren Buffett nói về những người
có tư duy tiền bạc,
có nghĩa là họ hoặc hiểu hoặc không hiểu.
Và nếu họ hiểu, họ đã hiểu ngay lập tức.
Và nếu họ không hiểu, họ sẽ không bao giờ hiểu.
Tôi thực sự không tin vào điều đó một cách tuyệt đối.
Charlie Munger giải thích như vậy.
Ông ấy nói khi giải thích các vấn đề tài chính cho những người trẻ tuổi,
họ hoặc hiểu ngay lập tức hoặc không bao giờ hiểu.
Và tôi nghĩ rằng ông ấy đang đặt vấn đề này quá rõ ràng.
Tôi không nghĩ rằng nó đơn giản như vậy.
Nhưng trên phổ tự nhiên-nuôi dưỡng, liệu có phải là 80/20?
Có phải là 70/30?
Tôi nghĩ có lẽ nó nằm trong khoảng đó.
Hãy để tôi đưa ra một luận điểm phản bác cho điều đó.
Như tôi đã nói, tôi đã từng…
Một người không nghĩ rằng mình có thể tiết kiệm
bởi vì tôi không có tiền.
Và tôi chỉ nghĩ, ô, bạn biết đấy,
nhưng tôi có thể đã tiết kiệm được.
Nhìn lại bây giờ, tôi biết tôi có thể đã tiết kiệm.
Tôi có thể đã tiết kiệm một số tiền nhỏ,
nhưng tôi không thấy giá trị trong việc tiết kiệm những con số nhỏ.
Tôi không hiểu các quy tắc về lãi suất gộp,
điều mà chúng ta chắc chắn sẽ nói đến.
Tôi cũng đã từng là người tiết kiệm.
Và tôi cũng đã từng là người nghĩ rằng
mình không cần phải tiết kiệm.
Tôi đã trải qua cả ba.
Điểm phản biện của tôi quay trở lại một câu chuyện
mà tôi đã đọc từ những năm đầu của bạn,
nơi hai người bạn của bạn đã chết trong một chuyến trượt tuyết.
Và nó cũng liên quan đến điều gì đó bạn đã nói
trong cuốn sách mới của bạn, “Vẫn Như Xưa”,
nơi bạn nói về việc đôi khi trong cuộc sống,
như việc chạm đáy,
là động lực lớn nhất để thay đổi cuộc sống của chúng ta.
Vì vậy, tôi đã kết hợp hai điều đó lại với nhau và nghĩ về khoảnh khắc khi hai người bạn của bạn qua đời trong một chuyến trượt tuyết mà bạn tham gia khi còn trẻ. Điều đó đã ảnh hưởng đến sự chấp nhận rủi ro của bạn và thái độ của bạn đối với, và do đó là thái độ của bạn đối với tiền bạc. Đúng vậy. Vậy chuyện gì đã xảy ra? Chuyện gì đã xảy ra?
Tôi lớn lên ở Lake Tahoe, California, và tôi là một vận động viên trượt tuyết cạnh tranh. Trong suốt thời thơ ấu và tuổi thiếu niên của mình, tôi đã trượt tuyết sáu ngày một tuần, mười tháng một năm, khắp nơi trên thế giới. Và điều đó thật tuyệt vời. Có khoảng 12 người chúng tôi trong đội trượt tuyết Sqawe Valley. Chúng tôi đã lớn lên cùng nhau và đã sống cả cuộc đời bên nhau.
Khi tôi 17 tuổi, vào năm 2001, tôi đã trượt tuyết với hai người bạn thân nhất của tôi, Brandon Allen và Brian Richmond. Chúng tôi đã trượt tuyết ở khu vực cấm, điều này là bất hợp pháp. Bạn không nên làm vậy. Chúng tôi đã cúi mình đi dưới dây thừng cấm qua, và chúng tôi đã trượt xuống, bởi vì đó là nơi có rất nhiều đường trượt tốt. Khi chúng tôi làm điều này, chúng tôi đã tạo nên một trận tuyết lở rất nhỏ. Tôi nhớ rất rõ khoảnh khắc ấy. Tôi vẫn còn cảm nhận được nó 21, 22 năm sau. Tôi vẫn có thể cảm nhận được cảm giác đó. Đó là cảm giác kỳ lạ nhất mà tôi từng có trong đời, bởi vì khi bạn bị tuyết lở đè bẹp, thay vì đẩy lên trên tuyết để có được độ bám với ván trượt của bạn, thì mặt đất lại đẩy bạn. Bỗng dưng, bạn đang trượt đi, và bạn có được kiểm soát, và bỗng nhiên, boom, bạn không còn kiểm soát nữa. Mặt đất đang đẩy bạn xung quanh. Có lẽ cảm giác đó giống như khi bạn đứng trên mặt đất trong một trận động đất. Giống như mặt đất đang đẩy bạn. Nhưng đó là một trận tuyết lở khá nhỏ, có lẽ chỉ đến đầu gối chúng tôi, và đã kết thúc rất nhanh. Chúng tôi thật sự đã chào nhau và tiếp tục một ngày bình thường.
Chúng tôi quay lại khu nghỉ dưỡng. Chúng tôi đã đi nhờ xe về. Brendan và Brian nói, họ muốn thực hiện lại. Họ muốn trượt tuyết thêm một lần nữa. Tôi đã nói, ừ, vì lý do nào đó, tôi chỉ không muốn làm điều đó. Vậy tôi đã nói, ờ, thay vì đi nhờ xe về, tại sao các bạn không đi làm lại? Tôi sẽ lái xe quanh đây và đón các bạn. Vậy chúng tôi đã đồng ý, lập kế hoạch của mình và tách ra. Họ đi trượt tuyết. Tôi quay lại để thay giày trượt tuyết và nhảy lên xe tải để đi đón họ. 20, 30 phút sau, tôi đến điểm đón và họ không có ở đó. Tôi biết chỉ mất một phút để trượt xuống đồi. Sau 20 phút, tôi biết họ sẽ không đến. Tôi không lo lắng. Tôi nghĩ họ đã đi nhờ xe về nhà.
Nhưng sau khi chờ thêm 20 hay 30 phút nữa, tôi đã rời đi và quay lại khu nghỉ dưỡng. Tôi hy vọng họ sẽ có ở đó nhưng họ không có. Tôi vẫn không thực sự lo lắng. Thời đó chúng tôi không có điện thoại di động và mọi người cũng thoải mái khi không liên lạc được. Nếu bạn không biết người bạn của mình ở đâu, thì đó không phải là vấn đề quá lớn. Vì vậy, chúng tôi tiếp tục ngày hôm đó. Tôi bắt đầu lo lắng một chút. Tôi nhớ mình đã dừng lại ở nhà Brendan, mong anh ấy có ở đó nhưng anh ấy cũng không có ở đó.
Tôi nhớ đã gọi điện và để lại tin nhắn trong hộp thư thoại của anh ấy, và tôi nhớ đã kết thúc tin nhắn bằng cách nói, tôi hy vọng bạn ổn, bạn ạ. Đó là những lời cuối cùng của tôi. Tôi nhớ rất rõ. Ngày hôm đó tiếp tục, và tôi nghĩ khoảng four hoặc five giờ thì mẹ của Brian gọi cho tôi và bà nói, Brian không đến làm việc hôm nay. Bạn có biết anh ấy đang ở đâu không? Tôi nói với bà những gì đã xảy ra. Tôi nói, chúng tôi đã trượt tuyết ở phía sau Squaw nơi chúng tôi đã đi nhờ xe. Tôi đã định đi đón họ, nhưng họ không đến và tôi chưa từng thấy họ kể từ đó.
Và tôi cũng nhớ rõ mẹ của Brian đã nói, ôi trời ơi, và cúp điện thoại. Và sau đó chúng tôi bắt đầu lo lắng. Chúng tôi gọi cho cảnh sát. Cảnh sát không coi đó là việc nghiêm túc vì họ nghĩ, ô, họ đang ở một bữa tiệc. Họ đã bỏ đi với một cô gái trong đêm. Họ không lo lắng. Nhưng cuối cùng chúng tôi đã liên hệ với đội tìm kiếm cứu hộ. Những người cứu hộ với những cây dò đã tìm thấy Brendan và Brian, bị chôn vùi dưới sáu feet tuyết. Họ đã bị thiệt mạng bởi một trận tuyết lở lớn.
Vậy bạn xem, tôi nghĩ gần như mọi người đang nghe điều này, tôi chắc chắn rằng bạn cũng vậy, đã mất đi một ai đó gần gũi với bạn, một người mà bạn yêu thương. Vì vậy, tôi biết trải nghiệm này không phải là duy nhất theo cách đó. Nhưng đó là lần đầu tiên tôi trải qua sự mất mát và đó là điều tồi tệ đầu tiên đã xảy ra với tôi trong đời. Do đó, điều đó đã có một ảnh hưởng lớn đến tôi. Và có rất nhiều điều tôi rút ra được. Tôi nghĩ, vào thời điểm đó, tôi không có những công cụ nhận thức để ghép nối lại những gì đã xảy ra hoặc để học về những gì đã xảy ra. Ví dụ như có bất kỳ bài học nào. Nhưng khi tôi lớn lên và suy nghĩ về điều đó và nhìn lại, tôi đã kết hợp tất cả những hiểu biết về những gì đã xảy ra với tôi, cách mà nó đã thay đổi tôi, và những bài học mà tôi đã rút ra từ nó.
Một điều mà tôi đề cập trong cuốn sách mà tôi nghĩ đến suốt thời gian là quyết định của tôi không đi cùng họ trong lần trượt thứ hai là một quyết định hoàn toàn ngu ngốc. Tôi không dành bất kỳ suy nghĩ nào cho quyết định này. Đó không phải là một phân tích chi phí-lợi ích. Tôi không nghĩ qua nó, nhưng đó là quyết định quan trọng nhất mà tôi từng đưa ra trong đời. Có 100% khả năng nếu tôi cùng họ, tôi đã chết. Và tôi đã thực sự trượt tuyết hàng nghìn lần cùng Brendan và Brian. Có bao nhiêu lần tôi từ chối một lần trượt thứ hai với họ? Hay nói rằng các bạn cứ đi tiếp, tôi sẽ vào trong? Gần như chưa từng. Lần duy nhất tôi làm điều đó đã cứu toàn bộ cuộc đời tôi. Và vì vậy, bạn thực sự nhận ra rằng thế giới này treo trên một sợi chỉ. Mọi người thường nghĩ rằng, ô, bạn sẽ dành nhiều suy nghĩ cho các quyết định lớn để đảm bảo rằng bạn sẽ thành công trong cuộc sống.
Nơi bạn học đại học, sự nghiệp của bạn sẽ ra sao, ai sẽ là người bạn kết hôn. Tất cả những điều đó thật tuyệt vời. Nhưng thế giới thì treo lơ lửng trên một sợi chỉ. Và có những quyết định nhỏ bé mà bạn không biết gì. Có thể đó là quyết định bạn đã đưa ra hôm nay hoặc có thể là khi nào thì băng qua đường. Có thể là khi nào thì rời khỏi nhà để lên xe, những điều đó có thể hoàn toàn thay đổi con đường của cuộc đời bạn. Và khi bạn chấp nhận rằng thế giới treo lơ lửng trên một sợi chỉ như thế nào, tôi nghĩ bạn sẽ trở nên khiêm tốn hơn với sự sẵn lòng đưa ra những dự đoán về tương lai. Kinh tế sẽ như thế nào. Ai sẽ thắng cuộc bầu cử. Điều gì sẽ xảy ra trong cuộc sống của tôi, sự nghiệp của tôi, gia đình tôi. Chúng ta không biết. Chúng ta không có ý tưởng gì cả. Bởi vì tất cả những gì chúng ta có thể nghĩ đến là những quyết định lớn. Chúng ta không thể ghép lại lý thuyết hỗn loạn rằng tôi đã lên xe vào thời điểm sai. Tôi gặp người sai hoặc tôi gặp người đúng. Hoặc tôi quyết định không thực hiện một lượt thứ hai. Chúng ta không thể dự đoán tác động của những điều đó. Và điều đó cũng ảnh hưởng lớn đến tôi: ai mà chúng ta để tự lừa dối bản thân. Rằng chúng ta có thể dự đoán cuộc suy thoái tiếp theo. Rằng chúng ta có thể dự đoán nơi sự nghiệp của mình sẽ ở đâu trong 10 năm tới. Rằng chúng ta có thể dự đoán cuộc hôn nhân của mình sẽ kéo dài bao lâu. Rằng chúng ta có thể dự đoán chúng ta sẽ sống được bao lâu. Chúng ta không thể, không ai có thể. Bởi vì chúng ta không thể dự đoán những sự kiện nhỏ bé này có thể trở thành điên rồ đến mức nào. Và điều này lại trở về với đầu tư, phải không? Bởi vì hầu hết những người tự cho mình là nhà đầu tư, dù chỉ là bỏ chút tiền vào tiền điện tử hay cái gì khác, đều tham gia vào ý tưởng rằng họ có thể dự đoán tương lai. Và đây là nơi mà phần lớn tiền bị mất. Nghĩ về mối nguy lớn nhất đối với nền kinh tế Mỹ trong hai thế hệ qua. COVID? Ý tôi là, đó là một trong số đó. Những cái khác sẽ là Trân Châu Cảng, 9/11, COVID. Và có thể Lehman Brothers không thể tìm một người mua vào năm 2008, điều này đã gây ra cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008. Đó là những rủi ro lớn nhất cho đến nay. Và yếu tố chung của từng câu chuyện đó là không ai thấy chúng đến. Chúng không có trong bất kỳ tờ báo nào trước khi xảy ra. Chúng không có trong bất kỳ dự báo kinh tế nào. Không ai lên TV cảnh báo bạn rằng điều này sắp xảy ra. Yếu tố chung của những điều đó là chúng đã gây ra toàn bộ thiệt hại trong vòng hai giây. Và điều đó sẽ tiếp tục trong tương lai. Bạn có thể đảm bảo rằng câu chuyện tin tức lớn nhất và mối nguy lớn nhất trong năm tới hoặc trong 10 năm tới của cuộc sống chúng ta, bất kể đó là gì, là điều mà không ai đang nói đến hôm nay, mà bạn và tôi thậm chí không thể tưởng tượng ra. Bởi vì mọi thứ luôn như vậy. Chưa bao giờ có thời gian mà câu chuyện tin tức lớn nhất có thể dự đoán. Và nó sẽ như thế trong tương lai. Vì vậy, đó là một điều khác, như chấp nhận rằng thế giới thật mong manh. Có một câu nói hay từ một cố vấn tài chính mà tôi thực sự ngưỡng mộ tên là Carl Richards. Và ông ấy nói: “Rủi ro là những gì còn lại khi bạn nghĩ rằng bạn đã nghĩ đến mọi thứ.” Bạn có thể cố gắng hết sức để nghĩ về tất cả các rủi ro trong cuộc sống của bạn. Và tuyệt vời. Và như cách bạn sẽ ngăn chặn chúng. Tuyệt vời. Đó là điều tốt để làm. Khi bạn đã hoàn tất việc đó, những gì còn lại mà bạn không nghĩ đến chính là rủi ro thực sự là gì. Giống như, theo định nghĩa, chúng ta không bao giờ có thể lập kế hoạch hoặc thậm chí tưởng tượng những rủi ro lớn nhất trong cuộc sống của mình sẽ là gì. Bạn nói điều đó giống như trước đây. Bạn nói, tôi nghĩ tiêu đề chương là, rủi ro là những điều bạn không thể thấy, hay điều gì đó tương tự. Rủi ro là những gì bạn không thấy. Rủi ro là những gì bạn không thấy. Điều đó thật đáng sợ một chút. Và đúng là như vậy. Và tôi nghĩ đôi khi bạn có thể diễn đạt nó một cách đáng sợ. Nó cũng có phần nhẹ nhõm như, tại sao bạn lại đặt quá nhiều nỗ lực vào việc cố gắng dự đoán thị trường chứng khoán sẽ như thế nào tiếp theo? Kinh tế sẽ làm gì tiếp theo? Tại sao bạn lại xây dựng một mô hình dự đoán để tìm ra kinh tế sẽ ra sao trong 10 năm tới? Khi bạn nhìn vào 10 hoặc 20 năm qua, làm sao bạn có thể dự đoán 9/11 hay COVID? Và cả một điều như COVID, có một TED Talk của Bill Gates vào năm 2015, trong đó ông nói rằng rủi ro lớn nhất đối với xã hội là một đại dịch virus. Vì vậy, không phải là không ai thấy điều đó xảy ra, mà cụ thể là khi nào nó sẽ xảy ra, nó sẽ tồi tệ đến mức nào. Nó chỉ đơn giản sẽ khiến nền kinh tế ngừng hoạt động trong một tuần hay hai năm? Điều đó hoàn toàn không thể. Nhưng cũng có nhiều TED Talks khác nói rằng mọi thứ sẽ thật tuyệt vời. Tất nhiên, tất nhiên. Còn nhiều điều khác nữa. Vì vậy, nhìn chung, thế giới hoàn toàn không biết. Tôi nghĩ rằng nhìn chung, thế giới vỡ ra một lần mỗi thập kỷ. Không chính xác là một lần mỗi thập kỷ, nhưng trung bình, một lần mỗi thập kỷ, mọi thứ mà bạn từng nghĩ về rủi ro và sự không chắc chắn và sự ổn định đều tan thành mây khói. Vậy tôi chuẩn bị như thế nào? Nếu rủi ro là những gì tôi không thấy, tôi chuẩn bị như thế nào? Có một câu nói tuyệt vời khác từ Nassim Talib mà tôi thích, nơi ông ấy nói: “Đầu tư vào sự chuẩn bị, không phải vào dự đoán.” Vì vậy, thay vì cố gắng hết sức để nói rằng, đây là những gì tôi nghĩ sẽ xảy ra trong tiền điện tử, đây là những gì tôi nghĩ sẽ xảy ra trong thị trường chứng khoán. Hãy đảm bảo rằng bạn có một b buffer đủ lớn trong tài chính của bạn, tiền mặt, tính thanh khoản, sợ nợ. Vì vậy, bất kể điều gì xảy ra, bạn ít nhất có cơ hội đấu tranh để chịu đựng và vượt qua. Một điều mà tôi thường suy nghĩ là bạn nên có đủ tiền mặt trong danh mục đầu tư của mình. Số tiền mặt bạn nên có nên khiến bạn cảm thấy như là quá nhiều. Nó nên khiến bạn có phần nhăn mặt. Bởi vì nếu bạn chỉ có đủ tiền mặt để chịu đựng những rủi ro mà bạn có thể tưởng tượng và những rủi ro mà bạn có thể dự đoán, bạn sẽ bỏ lỡ một bất ngờ mỗi lần. Mỗi bất ngờ sẽ trở thành một bất ngờ đối với bạn. Nhưng nếu bạn cảm thấy như mình có quá nhiều tiền mặt, thì ít nhất bạn có cơ hội đấu tranh để chịu đựng 9/11, COVID, Trân Châu Cảng, bất kể đó có thể là gì.
Vì vậy, khi mọi người nhìn vào phân bổ tài sản của tôi, các khoản đầu tư của tôi,
nhiều người nhìn vào và nói,
bạn có vẻ rất bảo thủ.
Tại sao bạn lại có nhiều tiền mặt đến vậy?
Bạn đang tiết kiệm cho điều gì?
Và câu trả lời của tôi luôn là, tôi không biết.
Tôi không có ý tưởng gì về việc mình đang tiết kiệm cho cái gì.
Ai là chúng ta để cho rằng chúng ta có thể dự đoán những rủi ro
sẽ xảy ra trong cuộc sống cá nhân của mình
và trong thế giới rộng lớn hơn?
Không ai có thể làm điều đó.
Cách duy nhất để chuẩn bị cho điều đó
là có thứ mà cảm giác như là quá nhiều sự an toàn.
Chiến lược phân bổ vốn của bạn là gì?
Bạn đầu tư tiền của mình như thế nào?
Đây là điều mà mọi người muốn biết nhất về bạn.
Tôi giữ nó thật đơn giản đến mức đau đớn.
Vì vậy, thực sự, toàn bộ tài sản ròng của tôi là tiền mặt,
một ngôi nhà và quỹ chỉ số.
Và một số cổ phiếu tiền mặt khác trong khi tôi là thành viên hội đồng quản trị.
Và vậy là hết.
Không có gì khác.
Tôi có thể tóm tắt mọi thứ một cách rất dễ dàng và sạch sẽ.
Và thực sự, chỉ vậy thôi.
Và thậm chí tôi không có đến 20 tài khoản ngân hàng.
Tôi có một tài khoản ngân hàng, một tài khoản môi giới và một ngôi nhà.
Và đó là tất cả.
Thật đơn giản.
Tại sao lại là quỹ chỉ số?
Bạn là lý do tôi…
Chiến lược phân bổ vốn của bạn gần như giống hệt như của tôi.
Tôi cũng muốn nói về vấn đề nhà cửa.
Nhưng sau khi đọc cuốn sách của bạn, tôi đã ngừng cố gắng chọn cổ phiếu.
Và tôi đã đầu tư tất cả vốn có sẵn của mình vào quỹ chỉ số
ngoài việc đầu tư vào việc khởi nghiệp.
Vì vậy, tôi là cổ đông của, tôi không biết, 50, 60, 70 công ty.
Tất cả vốn còn lại của tôi được đầu tư vào quỹ chỉ số.
Và sau đó tôi có một vị trí rất lâu dài và lớn trong Ethereum,
mà tôi đã nắm giữ trong khoảng sáu năm hoặc gì đó,
điều đó đã mang lại lợi ích rất lớn cho tôi.
Vậy thôi.
Và khoản đầu tư vào Ethereum cũng dựa trên thực tế
là tôi điều hành một doanh nghiệp phần mềm liên quan đến blockchain.
Và tôi có thể thấy rằng các nhà phát triển đang xây dựng trên Ethereum
nhiều hơn bất kỳ blockchain nào khác.
Vì vậy, cái nhìn sâu sắc đó thực sự có lợi cho tôi.
Và đã sáu năm.
Vì vậy, ngay cả với sự sụt giảm lớn trong hai năm qua, bạn vẫn có lãi rất nhiều.
Đúng vậy.
Tôi nghĩ cuốn sách của bạn đã dạy tôi rằng đầu tư thành công
là khi bạn mất mật khẩu tài khoản đầu tư của mình.
Đúng, chính xác là như vậy.
Tôi thực sự không nghĩ bạn đã nói điều đó trong đó,
nhưng đó là như khi tôi mất mật khẩu tài khoản đầu tư của mình,
tôi rất tự hào về bản thân vì điều đó có nghĩa là tôi chưa kiểm tra nó trong một thời gian dài.
Và thật buồn cười vì bạn sắp đến hôm nay.
Tôi đã nghĩ, ồ, vâng, tôi có tất cả số tiền này trong các quỹ chỉ số.
Tôi sẽ kiểm tra.
Và tôi đã nghĩ, chết tiệt, tôi không biết mật khẩu.
Tốt.
Đó là lý do tại sao bạn sẽ làm tốt.
Lý do tôi làm điều này.
Điều quan trọng là tôi không phải là một trong những người nói
không ai có thể đánh bại thị trường.
Vì vậy, hãy sử dụng quỹ chỉ số.
Đó không phải là những gì tôi tin.
Tôi nghĩ việc đánh bại thị trường là cực kỳ khó khăn.
Và rất ít người sẽ làm được điều đó.
Nhưng tôi nghĩ có những người rất thông minh có thể làm điều đó.
Và những người mà tôi biết, những người mà tôi có thể đầu tư cùng.
Lý do tôi không làm vậy không phải vì tôi không tin điều đó có thể thực hiện được.
Mà là vì biến số mà tôi muốn tối đa hóa trong các khoản đầu tư của mình là sự bền bỉ.
Nếu tôi chỉ có thể kiếm được lợi nhuận trung bình trong một khoảng thời gian dài trên mức trung bình,
điều đó sẽ dẫn đến một mức độ thành công sẽ thực sự đưa bạn vào nhóm
5% nhà đầu tư hàng đầu.
Cha mẹ tôi là một ví dụ tuyệt vời cho điều này.
Cha mẹ tôi là những người thông minh, nhưng họ thực sự không có nền tảng tài chính.
Và họ có một chút sở thích về tài chính, tôi sẽ nói.
Nhưng họ đã trung bình hóa chi phí dollar cho quỹ chỉ số trong gần 40 năm qua.
Và thực sự, nếu bạn nhìn vào lợi nhuận, họ chưa bao giờ bán bất cứ thứ gì.
Và thực sự, nếu bạn nhìn vào lợi nhuận, có lẽ họ sẽ nằm trong top 3% nhà đầu tư chuyên nghiệp.
Đối với bất kỳ ai không biết, trung bình chi phí dollar là gì và quỹ chỉ số là gì?
Trung bình chi phí dollar có nghĩa là bạn mua cùng một số tiền đầu tư
mỗi tháng không kể hoàn cảnh.
Không quan trọng thị trường chứng khoán đang làm gì, suy thoái, bùng nổ, sụp đổ.
Bạn nói, tôi sẽ đầu tư 100 đô la hoặc bất cứ số tiền gì vào thị trường chứng khoán vào ngày đầu tiên của mỗi tháng.
Bây giờ, hầu hết những người có 401k tại nơi làm việc đều đang làm điều này, dù họ biết hay không.
Họ có 100 đô la hoặc bất cứ số tiền gì bị trừ từ mỗi bảng lương.
Và nó sẽ đi vào các quỹ mà họ sở hữu, và họ không phải làm gì cả.
Dù bạn biết hay không, bạn thực sự đang làm điều đó.
Điểm tương phản với điều đó sẽ nói, tôi sẽ mua và bán dựa trên cách tôi cảm thấy về thị trường chứng khoán.
Tôi tỉnh dậy, tôi xem CNBC, tôi quyết định bán, tôi sẽ đầu tư lại khi tôi cảm thấy tốt hơn về thị trường.
Đó là điểm tương phản với điều đó.
Một quỹ chỉ số chỉ đơn giản là một quỹ duy nhất sở hữu hàng trăm hoặc hàng ngàn cổ phiếu bên trong nó.
Và nếu nó đủ đa dạng, nếu nó đủ lớn, thực sự những gì bạn đang làm là bạn đang sở hữu một mảnh
của nền kinh tế toàn cầu, mà đó là cách tôi nghĩ về nó.
Nó là hàng ngàn cổ phiếu cá nhân ở đó, Tesla, Apple, bất kể đó là gì.
Nhưng thực sự những gì bạn đang làm là bạn đang sở hữu một mảnh của chủ nghĩa tư bản.
Nếu tôi là con trai bạn và tôi nói, Bố, hãy chứng minh cho tôi thấy rằng đó là một chiến lược tạo ra tài sản lâu dài tốt hơn
so với việc mua tiền điện tử hoặc mua các công ty mà tôi sử dụng hoặc thích,
bạn sẽ giải thích điều đó cho con bạn như thế nào?
Khả năng của bạn để làm tốt trong một năm tới hay năm năm tới sẽ không có vai trò gì
trong khả năng tạo ra tài sản của bạn trong suốt cuộc đời.
Tất cả những gì sẽ quan trọng là không phải là lợi nhuận tốt nhất mà bạn có thể kiếm được.
Tất cả những gì quan trọng là lợi nhuận mà bạn có thể duy trì trong khoảng thời gian dài nhất.
Tất cả những gì quan trọng là sự bền bỉ của bạn.
Không quan trọng nếu bạn có thể gấp đôi số tiền của mình trong năm nay hoặc thậm chí gấp đôi số tiền của mình một lần nữa vào năm tới.
Tất cả những gì quan trọng là bạn có thể kiên trì và duy trì điều đó trong 50 năm hay không?
Đó là nơi mà lãi suất kép đến từ.
Tổng kết.
Tất cả chỉ vì công thức cho lãi suất kép là lợi nhuận lũy thừa theo thời gian.
Không hoàn toàn như vậy, nhưng gần như vậy.
Trong phương trình đó, nếu bạn hiểu toán học, tất cả sự nỗ lực đều đến từ lũy thừa.
Chứng minh điều đó đi.
Bởi vì đó chính là cách mà sự tăng trưởng lũy thừa hoạt động.
Đó là cách mà nó hoạt động.
Nó thật sự là lũy thừa.
Cho tôi một ví dụ thực tế nơi ai đó đã áp dụng chiến lược đó và thành công.
Được rồi, đây là một cách giải thích mà tôi sử dụng trong cuốn sách.
99% tài sản ròng của Warren Buffett được tích lũy sau sinh nhật lần thứ 60 của ông.
Sau khi ông bước sang tuổi 60, 99% tài sản của ông đã được tích lũy sau khoảng thời gian đó.
Bởi vì thời gian nắm giữ càng lâu, con số càng trở nên điên rồ.
Khi ông 60 tuổi, tôi nghĩ ông có giá trị khoảng 3 tỷ USD.
Quá nhiều tiền.
Ông là một tỷ phú đa tỷ đô.
Nhưng giờ ông đã 90 tuổi, giá trị tài sản của ông đã vượt quá 100 tỷ USD.
Và ông đã cho đi khoảng 100 tỷ USD cho các tổ chức từ thiện.
Vì vậy, nếu ông không làm điều đó, ông đã có thể từ 3 tỷ đô lên 200 tỷ đô kể từ khi ông 60 tuổi.
Bởi vì các con số trở nên điên rồ ở thời điểm đó.
Ông có giá trị 100 tỷ đô.
Vì vậy, nếu tài sản ròng của ông tăng 10% trong một năm, ông kiếm được 10 tỷ USD.
Điều đó gấp ba lần giá trị của ông khi ông 60 tuổi.
Vì vậy, khi bạn nhìn vào một người như Buffett, ông ấy có phải là một nhà đầu tư vĩ đại không?
Ông ấy có phải là một người chọn cổ phiếu giỏi không?
Tất nhiên rồi.
Nhưng bí mật thực sự giúp ông thành công là ông đã là một nhà đầu tư giỏi trong 80 năm.
Và nếu ông đã nghỉ hưu ở tuổi 60 hoặc 50, không ai có thể nghe thấy tên ông.
Ông sẽ giống như một trong những tỷ phú đa tỷ khác sống ở Florida
và chơi golf mà bạn chưa bao giờ nghe nói đến.
Lý do ông trở thành tên tuổi nổi tiếng là vì ông đã làm việc này không ngừng nghỉ
kể từ khi ông 11 tuổi.
Và ông chưa bao giờ dừng lại.
Chính sự kiên trì đã giúp ông trở nên giàu có, chứ không hẳn là lợi nhuận hàng năm.
Kiên nhẫn.
Đó là một điều khó khăn.
Nó cũng gợi nhớ đến câu chuyện mà bạn đề cập trong phần giới thiệu cuốn sách của bạn về
người lao công, Ronald James Reid.
Đúng vậy.
Ông ấy, khi qua đời vào năm 2014, ở tuổi 92, có tài sản ròng hơn 8 triệu USD.
Và ông là một người lao công.
Ông đã làm thế nào để có được điều đó?
Ông đã tiết kiệm những đồng tiền rất ít ỏi mà ông có từ công việc của mình là một người lao công,
lau dọn sàn nhà tại một trạm xăng.
Ông đã đầu tư vào cổ phiếu và buông bỏ chúng trong 70 năm.
Và đó là tất cả.
Đó là những gì bạn cần.
Đó là tất cả những gì bạn cần phải làm.
Nếu bạn có kiên trì trong đầu tư và có thể giữ nó trong nhiều năm hoặc nhiều thập kỷ,
bạn không cần phải là một người chọn cổ phiếu thiên tài.
Và không chỉ vậy. Nếu bạn có sự kiên trì, bạn sẽ thực sự có thể hòa nhập với khoảng 97 hoặc 99% những người chọn cổ phiếu thiên tài.
Và điều thú vị là việc chọn cổ phiếu đúng là một điều khó.
Đó là điều khó khăn.
Tôi luôn nghĩ rằng không có thế giới nào mà tất cả những người cố gắng vượt qua thị trường đều thành công.
Tất nhiên, điều đó khó khăn như việc trở thành một cầu thủ NBA.
Nhưng việc có kiên trì thì phần lớn nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
Thật dễ dàng hơn rất nhiều để chỉ cần kiên nhẫn hơn là chọn những cổ phiếu đúng mỗi ngày.
Và tôi nghĩ một số người, tự nhiên nuôi dưỡng, như Ronald Reed
và bố mẹ tôi, chỉ đơn giản là hiểu điều đó một cách tự nhiên.
Đối với họ, việc kiên nhẫn không phải là khó.
Nhưng có những nhà đầu tư chuyên nghiệp làm việc 80 giờ mỗi tuần trong 30 năm
để cố gắng vượt qua thị trường nhưng họ không thể làm điều đó.
Không chỉ một số, mà điều đó giải thích cho hầu hết họ.
Và ngay cả những người có khả năng vượt qua thị trường thì có thể chỉ hơn thị trường một nửa phần trăm mỗi năm,
một phần trăm mỗi năm.
Nhưng nếu bạn có kiên trì, đó là lợi ích lớn hơn mà bạn có thể có
ngay cả khi bạn chỉ là một người chọn cổ phiếu rất thành công.
Như một người có khả năng vượt qua thị trường thêm một điểm phần trăm mỗi năm
và họ có thể làm điều đó trong 10 năm, điều đó thật tuyệt vời.
Đó là như một nhà đầu tư Đại danh.
Nhưng một người kiếm lợi nhuận trung bình và không làm điều đó trong 20 năm,
sẽ có nhiều tiền hơn rất nhiều.
Nếu bạn làm điều đó trong 30 năm, bạn sẽ trở nên cực kỳ giàu có.
Bạn như Ronald Reed, bạn có thể là một người lao công để lại 8 triệu USD cho tổ chức từ thiện khi bạn qua đời.
Nhưng trong trường hợp của Ronald Reed, bạn có không ít nhìn vào ông ấy và nói,
nghe này, nếu bạn có 8 hoặc 9 triệu USD trong ngân hàng,
lẽ ra bạn nên sống cuộc sống xa hoa.
Xem nào, đây là một điều mà tôi hơi tiếc trong cuốn sách,
tôi không nói một cách rõ ràng, nhưng tôi đã tạo ra hình mẫu cho ông ấy.
Và tôi không nghĩ đó là trường hợp.
Ông không phải là hình mẫu của tôi.
Tôi nghĩ ông là một câu chuyện thú vị về một người trở nên giàu có,
dù không có bất kỳ nền tảng nào hoặc bất kỳ kỹ năng nào
mà thường được liên kết với những người giàu có.
Nhưng bạn đúng rằng ông sống trong một nơi ở tồi tàn và làm việc như một người lao công.
Đó không phải là mục tiêu của tôi.
Tôi muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.
Tôi muốn độc lập.
Nhưng ông là ví dụ cực đoan nhất mà bạn có thể nghĩ đến.
Và tôi ước gì tôi đã trình bày điều đó rõ hơn trong cuốn sách.
Nhiều người đang có cuộc trò chuyện xung quanh lương hưu.
Và ở Anh, chúng ta có thể trả tiền từ lương của mình vào lương hưu.
Nhưng tôi nghĩ nhiều người cảm thấy, trời ạ, khi tôi 60 tuổi,
khi tôi 65 tuổi, tôi muốn giàu có.
Tôi muốn giàu có khi tôi 25 tuổi.
Và tôi có thể đến Vegas và, bạn biết đấy, chi tiêu và mua những thứ đẹp và có những trải nghiệm tuyệt vời.
Không phải khi tôi 65 tuổi.
Đúng vậy.
Bây giờ điều đó là đúng.
Tôi nghĩ có rất nhiều người.
Nhiều cố vấn tài chính sẽ nói rằng một trong những điều khó khăn nhất họ gặp phải khi là cố vấn
là làm cho khách hàng của họ tiêu tiền.
Bởi vì họ đã được định hình để tiết kiệm, tiết kiệm, tiết kiệm.
Rằng khi họ cuối cùng nghỉ hưu ở tuổi 65, họ không biết cách tiêu tiền.
Họ không có manh mối nào về cách tiêu tiền.
Có một tác giả tuyệt vời.
Tôi nghĩ bạn đã có ông ấy trên chương trình của mình, Rameet Sethi, người nói về điều này rất nhiều.
Bạn cần phải tìm hiểu cách sống cuộc sống giàu có và figure out đó là gì đối với bạn.
Đối với một số người, như tôi, trạng thái hạnh phúc của tôi chỉ là ngồi trên ghế sofa
và mặc quần thể thao đọc sách, đi dạo với vợ tôi.
Đó là cuộc sống giàu có mà tôi yêu thích.
Và để làm điều đó, tôi cần độc lập và tự chủ.
Vì vậy, tôi có thể làm điều đó suốt cả ngày.
Tôi có thể làm điều đó vào một buổi chiều thứ Tư.
Rameed nói rất nhiều về cuộc sống giàu có của bạn.
Tôi nghĩ với anh ấy, cuộc sống là bay hạng nhất và mặc những bộ đồ đẹp.
Và anh ấy nói về việc anh ấy lái một chiếc Honda cũ kỹ.
Nhưng anh ấy bay hạng nhất và ăn mặc rất lịch sự.
Vì vậy, bạn chỉ cần tìm ra điều nhỏ bé nào sẽ mang lại hạnh phúc cho bạn.
Và tôi nghĩ vấn đề của nhiều người là xã hội nói cho bạn biết bạn nên làm gì để hạnh phúc.
Bạn nên có một chiếc xe đẹp.
Bạn nên có một ngôi nhà lớn.
Bạn nên mặc những bộ đồ đẹp.
Đó là những gì xã hội bảo bạn làm.
Và với một số người, điều đó có thể là đúng.
Với những người khác như tôi, tôi nghĩ là không đúng.
Điều đó sẽ không bao giờ làm tôi hạnh phúc.
Điều làm tôi hạnh phúc là sự độc lập.
Vì vậy, tôi có thể làm những điều nhỏ bé mà tôi thích làm.
Vì vậy, tôi nghĩ bạn chỉ cần tìm ra những điều nhỏ bé khiến bạn hạnh phúc thay vì bị xã hội ép buộc vào những gì họ muốn bạn làm.
Biết khi nào là đủ.
Một trong những điều thú vị nhất mà tôi nghĩ thực sự đúng với tôi là, làm thế nào tôi biết trong cuộc sống của mình khi nào đủ là đủ?
Tôi chắc chắn đã trở thành nạn nhân của câu chuyện bên ngoài mà tôi cần có những điều này trong cuộc sống của mình để trở thành một người hạnh phúc.
Nhưng làm thế nào để biết khi nào là đủ?
Tôi nghĩ đến câu chuyện của cha tôi.
Ông chỉ tỉnh dậy một ngày và rõ ràng rằng ông đã làm công việc của mình đủ lâu.
Và ông cảm thấy như ông đã có đủ và những gì khác.
Ông đã thoát ra khỏi nó.
Tôi nghĩ đối với nhiều người, một điều quan trọng về khái niệm có đủ trong sự độc lập là khi phần lớn mọi người, ngay cả khi họ độc lập, họ dậy mỗi sáng, điều họ muốn làm là đi làm.
Một trong những vấn đề lớn với phong trào FIRES, phong trào độc lập tài chính nghỉ hưu sớm, nơi mọi người nói, họ sẽ tiết kiệm siêu và rồi nghỉ hưu ở tuổi 31, bất kể là gì.
Rất nhiều người thực sự đã làm điều đó và nghỉ hưu ở tuổi 31.
Một khi họ nghỉ hưu, sau khoảng hai tuần, họ cảm thấy buồn chán.
Và nếu họ làm điều đó trong sáu tháng, họ bị trầm cảm lâm sàng.
Bởi vì đối với hầu hết mọi người, bạn muốn có năng suất.
Bạn muốn tiếp tục làm việc.
Vì vậy, có đủ không nhất thiết nghĩa là bạn sẽ ngừng làm việc.
Nó chỉ nghĩa là bạn sẽ tiếp tục làm những công việc mà bạn muốn làm.
Có một câu hỏi rất thú vị mà Patrick O’Shaughnessy thường hỏi nhiều người trong văn phòng của mình.
Ông nói, nếu bạn trúng số tỉ đô, nhưng bạn phải ở lại công việc này, bạn là một tỉ phú, nhưng bạn không thể nghỉ.
Bạn muốn làm gì ở công ty này?
Và bạn sẽ loại bỏ điều gì?
Và hầu như mọi người đều có câu trả lời cho câu hỏi đó.
Họ nói, ôi, nếu tôi không cần tiền, nhưng tôi phải ở lại, tôi rất muốn làm dự án này.
Tôi thích làm việc với việc này.
Còn lại thì đối với tôi đều là chuyện tào lao.
Vì vậy, trong bất kỳ công việc nào, sẽ có điều gì đó mà bạn muốn làm.
Sẽ có một dự án, sẽ có một vị trí nào đó, hoặc có thể đó là việc trở thành nghệ sĩ, bất cứ điều gì.
Không phải là bạn ngừng làm việc.
Mà là khi bạn có đủ, bạn được chọn lựa những điều mà bạn sẽ làm.
Thường thì đến khi chúng ta nhận ra cái giá đã trả cho việc đủ không bao giờ là đủ thì đã quá muộn trong cuộc sống của chúng ta.
Bạn biết đấy, có thể là gia đình, có thể là sức khỏe, bất cứ điều gì.
Tôi luôn suy nghĩ về Brony Ware, đúng không, người đã phỏng vấn những người trên giường bệnh của họ và khám phá ra rằng điều hối tiếc lớn nhất của những người sắp chết là không sống một cuộc đời tốt cho bản thân, làm việc quá nhiều, v.v.
Nhưng điều đó thì bạn có thể nhận ra khi nằm trên giường bệnh.
Không có gì bạn có thể làm vào lúc đó.
Và tôi nghĩ rất nhiều về điều này, giống như, tôi sẽ hối tiếc điều gì?
Vâng, tôi cũng nghĩ về điều đó.
Tôi nghĩ rằng điều này, điều này khá hiu quạnh để suy nghĩ về, nhưng tôi nghĩ về việc nếu tôi ở trên giường bệnh ngày mai, tôi có hối tiếc vì đã làm việc chăm chỉ và tiết kiệm nhiều tiền không?
Và câu trả lời của tôi là chắc chắn không.
Nó sẽ mang lại cho tôi rất nhiều niềm vui khi biết rằng vợ tôi và hai đứa con nhỏ của tôi sẽ ổn.
Và trái ngược với điều đó, tôi không thể tưởng tượng được việc nằm trên giường bệnh và nhìn vợ tôi và con trai tám tuổi và con gái bốn tuổi của tôi và nghĩ rằng, “Các bạn đã hỏng rồi.”
Điều đó sẽ, điều đó sẽ, điều đó sẽ là điều hối tiếc lớn nhất.
Tôi có thể tưởng tượng.
Vì vậy, tôi nghĩ nhiều người sẽ nhìn vào một người có tỷ lệ tiết kiệm cao như tôi và sẽ cho rằng tôi sẽ hối tiếc về điều đó trên giường bệnh.
Và ai biết được?
Nhưng tôi phải nghĩ rằng thực tế sẽ là điều ngược lại.
Điều làm tôi hạnh phúc và vui vẻ là chăm sóc gia đình của tôi.
Và nếu tôi ra đi ngày mai, tôi sẽ không hối tiếc một giây nào về chiếc xe mà tôi chưa mua, ngôi nhà lớn mà tôi không mua, bộ đồ đẹp mà tôi không mua,
không một giây nào tôi sẽ hối tiếc về những điều đó.
Đó là một cách rất tốt để suy nghĩ về, đúng không, về quyết định tài chính của chúng ta.
Và bạn biết đấy, rất nhiều người đang tiết kiệm để mua, rất nhiều thứ vô nghĩa sẽ giảm giá trị.
Và bạn có muốn giữ lại một chút tiết kiệm cho những người mà bạn yêu thương hay mua chiếc Lamborghini đó?
Có một cuốn sách tuyệt vời khác gọi là “Die with Zero”, mà tựa đề cơ bản thì giải thích rõ ràng.
Và một trong những khái niệm là, ngay cả khi bạn muốn cho tiền cho gia đình của bạn, đừng chờ đến khi bạn chết.
Đừng để con cái bạn phải chờ hoặc hy vọng bạn sẽ chết để họ có thể nhận được di sản.
Hãy cho họ khi nó thực sự quan trọng, mà với hầu hết mọi người là trong độ tuổi 30 và 40.
Nếu bạn chờ đến khi bạn chết ở tuổi 90 và con cái bạn 60 và sau đó họ nhận được tiền của bạn, thì có ý nghĩa gì?
Hãy cho họ khi họ cần.
Khi họ đang nuôi con và những gì khác, đó là lúc họ cần tiền của bạn.
Tôi thực sự thích khái niệm đó.
Và tôi suy nghĩ về điều đó với các con của tôi.
Điều ngược lại với điều đó là, nếu tôi chỉ cho con tôi tiền, thì giống như câu nói của Chamath, chúng có thể sẽ tiêu hết rất nhanh. Và để suy nghĩ về điều đó, đặc biệt là, bạn biết đấy, với tư cách là người có nhiều tiền mặt mà họ có thể cho, tôi suy nghĩ về điều này vì tại một thời điểm nào đó tôi sẽ có con, và chúng sẽ nói, “Bố ơi, con muốn học lái xe,” hoặc chúng sẽ 18 tuổi và đi đại học hoặc cái gì đó. Chúa ơi, tôi hy vọng chúng không đi đại học. VÀ chúng sẽ nói, “Con không có chỗ ở,” hoặc “Con tìm thấy một căn hộ đẹp, bố.” Và trong những khoảnh khắc đó, liệu tôi có quyết định trả tiền cho nó vì tôi có thể làm vậy, hay giữ lại vì chúng cần học theo cách khó khăn?
Tôi có một cuộc tranh luận, tôi sẽ gọi nó là vậy, với bạn gái của tôi, nơi tôi nói, “Cưng ơi, khi chúng ta có con, chúng sẽ ngồi ghế hạng phổ thông.” Và cô ấy nói, “Không đời nào.” Đúng vậy. Và tôi nói, “Không, cưng, khi chúng lớn lên, được rồi, chúng tôi đã có một thỏa thuận. Tôi nghĩ chúng ta đã thống nhất về chuyện, khi chúng 12 tuổi, tôi sẽ để chúng ngồi ghế hạng phổ thông.” Để chúng có thể tự học giá trị của mọi thứ. Bạn thấy đấy, chúng tôi đã phạm phải sai lầm này. Tôi không nghĩ mình từng nói về điều này, nhưng khoảng một năm trước, chúng tôi đã đi máy bay. Con trai tôi, lúc đó tôi đoán nó khoảng bảy tuổi, chúng tôi đã bay hạng nhất. Và chúng tôi đã giải thích cho nó rằng đây không phải là chuyện bình thường. Điều này sẽ không phải là cách mọi thứ diễn ra. Ngay khi nó làm điều đó, nó về nhà. Nó đã kể với tất cả hàng xóm của chúng tôi, kể với tất cả bạn bè của nó, kể với tất cả mọi người ở trường. Và đó là lúc tôi cảm thấy mình không thể, không thể làm điều này. Không bao giờ nữa. Bạn thấy cách mà ai đó có thể bị hư hỏng nhanh chóng, hoặc sử dụng điều đó để cố gắng cho người khác thấy rằng họ vượt trội hơn họ. Và kỳ vọng. Đó là lúc mà tôi nghĩ, không, không, chúng tôi không thể làm điều này một lần nữa.
Và bạn đã điều chỉnh kỳ vọng của nó theo một cách nào đó. Chính xác. Tôi không bay hạng nhất cho đến khi tôi 35 tuổi. Nó làm điều đó khi mới bảy tuổi. Và vì vậy, khi tôi lần đầu bay ở tuổi 35, tôi nhớ cảm thấy, A, tôi xứng đáng với điều này. Tôi đã làm việc cho điều này. Và nó cũng cảm thấy rất đặc biệt với tôi vì tôi đã bay hạng phổ thông 9.000 lần trước đó. Nó cảm thấy tuyệt vời. Và vậy nên, tôi thường nghĩ về điều đó. Có một câu nói tuyệt vời từ Charlie Munger, nơi một trong những người bạn giàu có của ông nói, “Charlie, nếu tôi cho con tôi tất cả số tiền của tôi, điều đó có làm hỏng tham vọng của chúng không?” Và Charlie nói, “Tất nhiên là sẽ, nhưng bạn vẫn phải làm vậy.” Và gã đó nói, “Tại sao?” Và Charlie nói, “Bởi vì nếu bạn không, con của bạn sẽ ghét bạn.” Và tôi nghĩ điều đó, cũng giống như nhiều câu nói của Charlie Munger, thường được trình bày theo kiểu trắng đen. Chúng rất cực đoan. Nhưng tôi nghĩ đó có lẽ là khoảng 80% sự thật. Thực sự? Rằng có thể là 70% sự thật. Rằng nếu bạn là một người giàu có, và tôi không nói về những tỷ phú, nếu bạn chỉ có một lượng tài sản vừa phải mà bạn có thể truyền lại cho con cái trong tương lai, thì hai lựa chọn của bạn có phần nào đó là làm tổn thương tham vọng của chúng hoặc có nguy cơ gây ra một mức độ xung đột nào đó. Và điều đó luôn phụ thuộc vào đứa trẻ. Như tôi thường lấy ví dụ rằng nếu Bill Gates, Mark Zuckerberg hay Elon Musk ở tuổi 18 được thừa hưởng một tỷ đô la, thì liệu điều đó có thay đổi gì về tham vọng của họ không. Họ sẽ không chậm lại dù chỉ một giây. Nhưng hầu hết mọi người, bao gồm cả tôi, điều đó sẽ làm. Tôi đã bị thúc đẩy bởi nỗi sợ không thành công, điều mà hầu hết mọi người đều cảm thấy. Tôi đã bị sợ quá mức rằng tôi sẽ không tìm được nghề nghiệp phù hợp, rằng tôi sẽ không thành công. Và đó là điều đã thúc đẩy tôi. Một số người không cần điều đó. Nhưng tôi nghĩ điều đó rất hiếm. Tôi nghĩ phần lớn mọi người, nếu bạn cho họ một cuộc sống dễ dàng, họ sẽ chấp nhận và miễn cưỡng nó một cách trọn vẹn.
Kiếm tiền và giữ tiền đòi hỏi hai kỹ năng khác nhau. Bạn đã nói về một vài kỹ năng cần thiết để kiếm tiền. Một điều nổi bật mà bạn đã thảo luận cho đến nay là khía cạnh kiên nhẫn, kiên trì, bất kể điều gì đang xảy ra trên thị trường, bất kể sự biến động, mất mật khẩu của bạn và ngồi yên. Chỉ đề cập đến điểm đó, tôi nhớ đã đọc ở đâu đó, có thể là trong cuốn sách của bạn. Bạn biết đấy, thật điên rồ vì những điều tôi biết về tiền bạc, tôi không thể nhớ mình lấy từ đâu, nhưng hầu hết trong số đó đến từ cuốn sách này. Như hầu hết các nguyên tắc đến từ cuốn sách này. Và một trong những điều tôi đã đọc là Warren Buffett có thể đi như năm năm mà không phân bổ vốn. Và câu nói này, nơi ông nói, “Điều khó nhất để trở thành một nhà đầu tư xuất sắc là có thể ngồi yên và không làm gì.” “Ngồi nhìn và không làm gì.” Đó là nó. Đó là một câu nói của Munger. Và đó là những gì họ đang làm ngay bây giờ. Berkshire Hathaway, công ty của Warren Buffett, hiện có khoảng 150 tỷ đô la tiền mặt. Và đó là toàn bộ lịch sử 60 năm của Warren Buffett và Berkshire Hathaway, là tích lũy rất nhiều tiền mặt, chờ đợi 10 năm cho một cơ hội, triển khai tất cả, và sau đó quay lại chờ đợi và tích lũy tiền mặt. Điên rồ. Và đó là cách mà họ đã làm.
Những cơ hội tốt là hiếm. Tất nhiên là hiếm. Chúng nên hiếm. Không nên có ai đó chỉ cần mở tài khoản chứng khoán và tìm kiếm cơ hội của cuộc đời. Nó sẽ đến một lần mỗi thập kỷ. Vậy các kỹ năng khác là gì? Kiên trì, kiên nhẫn, để tạo ra, để có được tiền. Đối với người bình thường, kiên trì và kiên nhẫn là 99% những gì bạn cần khi là một nhà đầu tư. Bởi vì những cơ hội để đầu tư vào một quỹ chỉ số có chi phí thấp có sẵn cho tất cả mọi người. Và bạn có thể làm điều đó từ điện thoại của bạn, như bạn đang làm. Thực hiện từ điện thoại của bạn. Mở tài khoản Robinhood, mua một số quỹ chỉ số. Ai cũng có thể làm điều đó. Và vì vậy, điều đó không phải luôn luôn là như vậy. Nó từng như 20 năm trước, những người duy nhất có thể đầu tư là những người có nhiều tiền và đủ khả năng chi trả cho một môi giới và có kết nối với một môi giới. Và bạn phải thực hiện một cuộc gọi điện thoại. Bạn phải thực hiện một cuộc gọi điện thoại. Bạn phải biết một người.
Và ngay cả lúc đó, bạn sẽ phải trả một khoản phí vô lý cho người đó để thực hiện điều đó. Giá giấy và mọi thứ khác. Đó thật sự là một trò đùa và đã cách đây 20 năm. Thời gian không dài lắm. Vì vậy, tôi nghĩ mọi người không đủ lòng biết ơn hoặc không đủ ghi nhận những gì đã thay đổi để mở ra cơ hội cho mọi người. Bạn nói về kỹ năng giữ tiền, mà khác với kỹ năng kiếm tiền, thường phụ thuộc vào sinh tồn. Sinh tồn tài chính. Và chỉ cần chịu đựng mọi điều vô định mà sẽ xảy ra từ giờ cho đến cuối cuộc đời bạn. Chúng ta đã nói trước đó về những bất ngờ. Trân Châu Cảng, 9/11, tất cả những bất ngờ lớn đó. Chỉ cần khả năng của bạn để chịu đựng những điều đó sẽ đóng góp tới 90% thành công tài chính của bạn và thành công đầu tư của bạn. Vì vậy, kiếm tiền giống như là một người lạc quan và chấp nhận rủi ro. Giống như có suy nghĩ lạc quan về bản thân, cố gắng vươn tới những điều lớn lao. Bạn cần điều đó để trở nên giàu có. Còn việc giữ được sự giàu có thì hoàn toàn trái ngược. Bạn cần có một mức độ bảo thủ. Bạn cần sợ hãi. Bạn cần nhận thức rõ mọi rủi ro chưa biết đang ở trước chúng ta và có một kế hoạch tài chính và tư duy cho phép bạn chịu đựng và tồn tại tài chính. Bạn cần cả hai kỹ năng đó cùng một lúc. Vậy con bạn 20 tuổi. Nó đang phá sản. Bạn có bảo nó đi và chấp nhận những rủi ro lớn không? Nó không có gia đình. Nó không có khoản thế chấp. Nó không có chó. Bạn sẽ khuyên gì cho nó ở độ tuổi đó để tạo ra sự giàu có? Tôi thực sự nghĩ đây là một điều hơi ngược với trực giác rằng khi ai đó còn trẻ, bạn sẽ nghĩ rằng bạn sẽ nói, “Bạn có 50 năm ở phía trước. Cố gắng hết sức đi. Hãy tiến lên.” Nhưng đó cũng là lúc cuộc sống của bạn mong manh nhất. Đó là lúc bạn có khả năng bị sa thải cao nhất, có khả năng thay đổi nghề nghiệp cao nhất, có khả năng chia tay hoặc ly hôn, bất cứ điều gì cũng vậy. Vì vậy, để làm được điều đó, bạn cần một chút linh hoạt tài chính, tiền mặt và thanh khoản. Một khi bạn đã tích lũy được một mức độ nào đó, bất kể mức độ đó là gì cho từng người khác nhau, thì hãy làm một điều điên rồ. Tôi cũng nghĩ về nghề nghiệp, một số lời khuyên nghề nghiệp tốt nhất có thể không phổ quát, nhưng khi bạn tốt nghiệp đại học và đang xem xét nghề nghiệp của mình, đừng chọn công việc an toàn, vốn thường là công ty lớn, công ty “blue chip”. Hãy chọn công ty kỳ quặc. Hãy tìm kiếm điều gì đó điên rồ vì khi bạn lớn tuổi hơn, khi bạn 40 và có hai đứa trẻ và một khoản thế chấp, bạn sẽ không muốn nhận công việc kỳ quặc. Đó là khi bạn muốn có sự ổn định. Đó là khi bạn có thể muốn có công việc với những lợi ích tốt và một mức lương ổn định vì bạn cần điều đó. Khi bạn 22 và không bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì, đừng ra làm công cho Goldman Sachs hay Apple hay Deloitte hay bất cứ điều gì tương tự. Hãy tìm kiếm các công ty khởi nghiệp kỳ quặc, nơi bạn sẽ học được điều gì đó hoàn toàn khác biệt. Liên kết với quan điểm đó là trong công ty khởi nghiệp kỳ quặc, bạn sẽ gần như chạm đến sự thất bại và thất bại là tri thức. Bạn sẽ học hỏi được rất nhiều hơn. Và có rất nhiều người khi ra trường chọn công việc an toàn, công việc “blue chip”, và điều đó đặt họ vào một lộ trình rất dự đoán. Bạn sẽ là một nhà phân tích trong hai năm. Và sau đó nếu bạn làm tốt, bạn sẽ được thăng chức thành nhà phân tích cấp cao. Và rồi bạn sẽ tiếp tục được thăng chức thành cộng sự. Nó rất ổn định và tuyến tính. Và như vậy bạn sẽ giới hạn tất cả tiềm năng của mình. Hoặc nếu bạn chọn công ty kỳ quặc, bạn sẽ thực hiện một trong hai điều. Hoặc là nó sẽ thất bại và bạn sẽ học hỏi được rất nhiều từ đó hoặc nó sẽ cất cánh và bạn sẽ học hỏi được rất nhiều từ đó. Và có thể khi bạn 40 tuổi, sau khi trải qua tất cả những điều đó, bạn sẽ muốn có công việc ổn định tại một công ty lớn. Thật thú vị. Tôi nghĩ rằng trong khi bạn nói, khoảng cách giữa bàn làm việc của bạn và vị trí CEO có lẽ cần phải mở rộng theo thời gian. Đúng vậy, tôi nghĩ điều đó đúng. Đúng vậy, hoàn toàn. Và hầu hết mọi người, nếu bạn làm theo hướng ngược lại, hoặc hầu hết mọi người sẽ không bao giờ làm theo cách khác, nếu bạn bắt đầu sự nghiệp của mình ở một công ty ổn định, có lẽ bạn sẽ không bao giờ rời đi. Bạn sẽ trở nên nghiện với mức lương tốt, các lợi ích ổn định, và bạn sẽ không bao giờ dám mạo hiểm và làm bất cứ điều gì khác. Có thể điều đó cũng không sao. Có thể đối với tính cách của một số người, đó chính xác là những gì họ muốn. Nhưng tôi nghĩ có một mức độ hối tiếc cao hơn cho những người bắt đầu trong một công ty an toàn và sau đó họ bị giam cầm bởi những ” chiếc còng vàng” họ không thể rời bỏ. Và lúc họ 40 tuổi và nhận ra rằng họ muốn làm việc ở công ty điên rồ, họ không thể bởi vì họ có một khoản thế chấp và hai đứa trẻ và họ đang tiết kiệm cho hưu trí và họ không thể mạo hiểm ở mức đó trong cuộc sống của họ. Bạn đã giới thiệu khái niệm về “đuôi”, đuôi dài. Và điều này cũng đã thay đổi cuộc sống của tôi. Có lẽ tôi nên nói đã thay đổi chiến lược đầu tư của tôi. Bạn nói về ví dụ của đầu tư mạo hiểm, nơi cho mỗi 50 khoản đầu tư mà các nhà đầu tư mạo hiểm thực hiện, theo thống kê, một nửa trong số đó sẽ hoàn toàn thất bại. 10 khoản sẽ đạt được kết quả khả quan và một hoặc hai khoản sẽ tạo ra lợi nhuận lớn mang lại 100% lợi nhuận cho quỹ đầu tư. Đây là một bài học về đầu tư trong tài chính, nhưng đối với tôi, đó cũng là một bài học về cuộc sống. Đó luôn luôn là về cuộc sống. Phải, nó áp dụng cho mọi thứ. Những “đuôi” chỉ là một vài điều xảy ra, giải thích cho 90 hoặc 99% những gì quan trọng. Điều đó luôn đúng. Bạn thấy điều đó trong kinh doanh, ở Hoa Kỳ, có hàng nghìn công ty đại chúng mà bạn có thể mua cổ phần, nhưng phần lớn giá trị trong thị trường chứng khoán Hoa Kỳ chủ yếu nằm trong khoảng 10 công ty, như Apple, Tesla, Microsoft. Vì vậy, ngay cả khi bạn có hàng nghìn công ty, 10 công ty đó mới là những công ty thực sự quan trọng và sẽ điều khiển tất cả lợi nhuận theo thời gian. Vậy tại sao bạn không chỉ mua những công ty đó? Bởi vì không ai biết chúng sẽ trở thành gì, ít nhất là ở góc nhìn ngược.
Dưới đây là đoạn văn đã được dịch sang tiếng Việt:
Đó là lý do để sở hữu ngàn cái như vậy, là vì bạn biết rằng 10 cái sẽ trở thành lớn nhất tiếp theo sẽ nằm ở đó. Tất cả điều này là một trường hợp cho sự khiêm tốn. Đây thực sự là điều tôi rút ra từ cuốn sách của bạn. Bạn mong đợi sẽ rời đi với những mẹo, tất cả những mẹo, những thủ thuật này, những cách đặc biệt để kiếm nhiều tiền hơn mọi người. Điều tôi nhận được là một bài học quan trọng mà tôi không bao giờ có thể quên, đó là: tôi không biết. Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt. Và quay lại với việc tôi đã viết cuốn sách này cho bản thân mình, đó là bài học lớn nhất của tôi. Không chỉ mình tôi không biết, mà không ai khác cũng biết. Mọi người khác cũng đang ngụy biện qua thị trường đầu tư. Họ cũng không biết. Tôi tham gia một cuộc trò chuyện về tiền điện tử, nơi một người bạn của tôi, tôi sẽ không nhắc tên, là người luôn đăng tải các biểu đồ dự đoán, bạn biết đấy, những biểu đồ đó, mà họ dự đoán nơi cổ phiếu hoặc tiền điện tử sẽ đi. Họ nghĩ nó sẽ đi đâu, đúng không? Và nó luôn luôn, luôn luôn lên và sang bên phải. Nó giống như chiêm tinh nam giới. Vì vậy, tôi đã nghe một ai đó nói điều đó. Thật tuyệt vời. Tôi nghĩ điều gần nhất với đầu tư là thứ gì đó giống như chiêm tinh. Hoặc ngay cả khi bạn biết nó là vô lý, bạn vẫn muốn đọc nó. Tại sao? Bởi vì nó mang lại sự an ủi. Rất nhiều người muốn từ những dự đoán đầu tư của họ, hoặc bất cứ điều gì đó, là họ muốn giảm bớt sự không chắc chắn đang gây căng thẳng cho họ. Bởi vì mọi người, tôi nghĩ, một cách trực giác biết rằng tương lai phía trước chúng ta là không biết, và điều đó không thể biết được, nhưng điều đó gây đau đớn. Vì vậy, nếu điều đó đau đớn, bạn cố gắng giảm bớt căng thẳng đó bằng cách tìm một ai đó nói rằng, tôi biết điều gì sẽ xảy ra. Bạn biết không, điều này cũng áp dụng. Khi tôi đọc thư gửi cổ đông của Jeff Bezos, CEO và người sáng lập Amazon, nơi ông nói, chúng ta phải là nơi tốt nhất để thất bại trong thế giới. Chúng ta phải cố gắng hết sức 10 lần. Và cho mỗi 10 lần cố gắng, thì có 9 lần là ở nghĩa địa của Amazon. Ông đang nói về a9.com, mà không ai biết, vì nó đã thất bại khi phát triển điện thoại Fire, mà không ai biết. Nhưng cái one trong 10 đã chi trả cho toàn bộ nghĩa địa đó. Cái one trong 10 sẽ là AWS. Cái đó mang lại 70 tỷ năm nay. Đúng vậy. Ông đã nói về điện thoại Fire của Amazon, mà nếu bạn không biết, Amazon đã xây dựng một chiếc điện thoại di động. Nó có tên là Fire phone. Và đó là một trò đùa. Đó là một thảm họa. Đó là một cú flop lớn. Và ông đã tổ chức một cuộc gọi với các nhà phân tích. Và nhà phân tích này đã nói về việc, “Này, điện thoại Fire đã thất bại. Chuyện gì đã xảy ra ở đó?” Và Bezos nói, “Nếu bạn nghĩ đó là một thất bại lớn, hãy chờ đợi, bạn chưa thấy gì cả.” Và như vậy, đó là lý do tại sao Amazon thành công. Họ sẵn sàng thử nghiệm hàng ngàn thứ với ý tưởng rằng họ biết 990 trong số đó sẽ thất bại. Nhưng 10 cái thành công sẽ rất lớn. Và nếu bạn có thể thất bại tốt và có tinh thần để thất bại, và có tài chính để có thể thất bại, như đảm bảo rằng cược của bạn không quá lớn. Và bạn có thể cứ tiếp tục nhận những rủi ro nhỏ mọi lúc. Lựa chọn mà bạn có từ đó, như tỷ lệ mà một hoặc hai trong số đó sẽ bùng nổ là rất lớn. Đó là rất lớn. Nó không khác gì so với cách bạn thắng xổ số? Bạn phải mua hàng ngàn và hàng ngàn hoặc hàng triệu vé. Nếu bạn mua hàng tỷ vé, bạn có lẽ sẽ thắng xổ số. Có thể nó sẽ không chi trả vì nó không hoạt động như vậy. Nhưng nó là cùng một khái niệm. Như nếu bạn thực hiện đủ cú đánh, một trong số đó cuối cùng sẽ trúng. Và đây cũng là lý do tại sao một số công ty nhìn có vẻ đổi mới. Họ trông như những thiên tài. Nhưng thực ra, tỷ lệ thất bại của họ rất lớn. Có một câu chuyện ở Netflix vài năm trước, nơi có một báo cáo cho CEO. Và báo cáo đó cho biết tất cả các bộ phim mới mà chúng tôi đã sản xuất đều đã thành công. Và ai đó đã trình bày điều đó có lẽ nghĩ, “Thật tuyệt vời. Đây là điều bạn muốn nghe.” Và CEO đã nói, “Điều đó thật tồi tệ. Điều đó có nghĩa là chúng ta không mạo hiểm đủ. Nếu mọi bộ phim mà chúng ta phát hành đều thành công, chúng ta không mạo hiểm. Như bạn muốn tỷ lệ thất bại của bạn ít nhất phải ở mức nào đó… Đó là khi bạn biết bạn đang thực sự thử nghiệm điều gì mới.” Nó giống như nếu bạn điều hành một khách sạn. Bạn không muốn mọi phòng đều được bán hết vì điều đó có nghĩa là bạn không định giá đủ cao. Bạn biết bạn đang làm tốt khi bạn có 10 phòng trống. Đó là khi bạn biết bạn đã định giá những phòng khác ở mức cao đủ. Vì vậy luôn luôn sẽ có một mức độ nào đó của cái mà trông giống như thất bại mà bạn cần. Và nếu bạn không có điều đó, bạn không đang thực hiện một rủi ro lớn đủ. Daniel X ngồi đây và cũng đã nói điều tương tự. Anh ấy nói, “Một trong những chỉ số quan trọng nhất mà tôi suy nghĩ ở Spotify là tỷ lệ sai lầm của chúng tôi.” Và mọi người sẽ nghĩ, “Được rồi, vậy là anh ấy muốn hạn chế sai lầm, rất trái ngược, Anh ấy muốn chắc chắn rằng công ty duy trì tinh thần khởi nghiệp và họ tăng tỷ lệ sai lầm của họ.” Và điều này mang tôi đến một cái gì đó mà tôi cảm thấy như một cú đâm mạnh trong cuốn sách mới của bạn, Same As Ever, đó là ý tưởng rằng chúng ta cần tiếp tục chạy. Bây giờ có những lĩnh vực trong cuộc sống nghề nghiệp của tôi mà tôi đã thành công. Pogos đang hoạt động tốt, tôi nghĩ, đang hoạt động khá tốt. Và tôi đã có một chuyến đi bằng xe hơi với Jemima, người đang ở phía bên kia bức tường, người mà bạn đã gặp. Và lần cuối cùng chúng tôi đến LA, tôi ngồi ở ghế trước của xe và tôi nói, “Jemima, bạn có biết mối đe dọa lớn nhất của chúng ta bây giờ là gì không? Sự tự mãn.” Khi mọi người trở nên thành công, họ chơi phòng thủ đến mức có hại cho họ. Họ không chơi tấn công như họ cần làm để theo kịp với tốc độ thay đổi của thế giới. Và sau đó, một đối thủ trẻ tuổi, năng động, táo bạo có khả năng chấp nhận rủi ro cao sẽ lấy đi phần của họ. Đúng vậy.
Chương của bạn về việc “Tiếp Tục Chạy”, có hai câu trích dẫn mà tôi thực sự tâm đắc. Chương có tên là “Tiếp Tục Chạy”. Hai câu trích dẫn mà tôi đã rút ra là: “Những lợi thế cạnh tranh thường chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, thường là do thành công của chúng tự gieo hạt cho sự suy thoái của chính mình.” Một câu trích dẫn nữa: “Thật dễ dàng để bỏ qua bao nhiêu lực lượng kéo bạn ra khỏi lợi thế cạnh tranh một khi bạn đã có một, đặc biệt là bởi vì bạn đã có một. Thành công có sức hút riêng của nó.” Đúng vậy. Nguồn trọng lực lớn nhất ở đây chính là sự lười biếng. Lý do bạn thành công là vì bạn đã làm việc chăm chỉ để đạt tới vị trí bạn đã có. Và bây giờ, khi bạn cảm thấy mình đã thành công, khi bạn cảm thấy mình đang ở trên đỉnh núi, bạn lại trở nên lười biếng. Có rất nhiều công ty và sự nghiệp rơi vào tình huống đó. Có một câu chuyện tuyệt vời từ Jerry Seinfeld, nơi ông nói rằng một trong những lý do ông từ bỏ chương trình khi nó vẫn đang rất thành công là vì ông bắt đầu cảm nhận rằng những gì đã làm cho chương trình thành công đang dần biến mất. Ông nói, và một phần lý do là vì ông trở nên quá nổi tiếng. Khi ông chưa nổi tiếng, ông có thể ngồi ở một quán cà phê và quan sát cách mọi người gọi cà phê của họ và tạo ra một câu đùa từ điều đó. Ông đang quan sát cách xã hội hoạt động. Khi ông trở nên quá nổi tiếng, ông không thể làm điều đó nữa. Ông nổi tiếng quá mức để có thể ngồi trong một cửa hàng deli và quan sát cách mọi người gọi món sandwich của họ. Ông không thể làm vậy. Do đó, ông không còn nhiều chất liệu nguồn mà trước đây ông có. Và rồi ông nghĩ, những gì đã làm cho tôi hài hước và chương trình thành công, tôi không thể làm được nữa. Vì vậy, giống như tín hiệu cảnh báo, hãy ngừng lại trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ ở đây. Đó là một ví dụ rất cụ thể, nhưng điều ông nhận ra là những gì đã làm cho ông thành công đã biến mất. Nhiều CEO cũng gặp vấn đề này, nơi mà điều đã làm cho họ thành công là họ là những người sáng lập khởi nghiệp đầy quyết tâm và họ rất giỏi trong việc xây dựng sản phẩm. Nhưng giờ đây khi công ty đã lớn và thành công, họ cũng cần trở thành một nhà quản lý nhân sự. Họ cần trở thành một chuyên gia tài chính. Họ cần trở thành một nhà tiếp thị. Họ cần trở thành tất cả những điều khác. Do đó, thời gian của họ bị rút khỏi những gì họ thực sự giỏi, đó là xây dựng sản phẩm. Một ví dụ điển hình về điều này, nếu tôi có thể nói, đó là Travis Kalanick của Uber, người sáng lập Uber. Có lẽ không ai trên thế giới giỏi hơn ông trong việc mở rộng một công ty như Uber. Và có một số người thậm chí còn tệ hơn trong việc quản lý một công ty lớn hơn ông. Nên, điều đã làm cho Uber thành công chính là điều đã kéo ông ra khỏi vai trò quản lý thành công của công ty đó. Ông rất giỏi trong một thứ. Ông là người giỏi nhất thế giới trong một lĩnh vực đó. Nhưng bạn không nên nghĩ rằng điều đó sẽ kéo dài qua một giai đoạn khác trong cuộc đời của công ty. Người mà tôi coi là một người cố vấn và là bạn bè lâu năm của tôi, người tên là Shaquille Kahn. Ông là một trong những nhà đầu tư đầu tiên vào Spotify. Daniel, người sáng lập từ những ngày đầu, đã nói với tôi một lời khuyên mà tôi vẫn giữ mãi. Và tôi cũng đã truyền đạt cho những người khác vào thời điểm tôi rời khỏi công ty, tôi giờ đây đã hoàn toàn tự do về tài chính. Tôi đã gọi cho ông ấy sau khi rời công ty và tôi hỏi Shaq, bây giờ tôi nên làm gì với cuộc sống của mình? Ông nói với tôi, Stephen, lý do bạn thành công là vì bạn khao khát. Bạn cần nhận ra rằng bạn không còn khao khát vì những lý do đó nữa. Và điều ông bảo tôi làm là điều khó nhất mà tôi từng làm trong đời, đó là không làm gì cả. Ông nói hãy dành một năm, đừng vội vàng quay lại bắt đầu lại công việc kinh doanh cũ. Bởi vì ông nói với tôi, lý do bạn rất kỷ luật và sẵn sàng đi làm suốt bảy ngày trong tuần là vì bạn giống như một đứa trẻ không an toàn và đang chống chọi để tồn tại. Điều đó đã qua rồi. Vì vậy, hãy ngồi yên một năm, không làm gì cả và lấy lại cảm hứng. Lấy lại cảm giác khao khát về điều gì đó mới mẻ. Bởi vì cám dỗ của tôi là quay trở lại và bắt đầu một doanh nghiệp tiếp thị lớn một lần nữa hoặc bất cứ điều gì. Đúng vậy. Ý tôi là, điều bạn đang nói cũng khá giống thế, đó là cần hiểu rằng động lực của chúng ta sẽ phát triển và thay đổi theo thời gian và điều đã làm cho chúng ta thành công có thể không phải là điều giúp chúng ta thành công lần nữa trong một cuộc phiêu lưu mới. Tôi nghĩ có một số người thực sự có thể giữ vững điều đó. Một số người vẫn tiếp tục chạy. Như Elon, thậm chí còn ai? Một ví dụ hoàn hảo. Một người có giá trị khoảng một phần tư triệu tỷ đô la, cửa hàng của anh ta hoạt động 100 giờ mỗi tuần. Nên có những người như vậy tồn tại. Nhưng tôi nghĩ với nhiều người, điều này không nên là điều đáng sợ. Sự thật là sau khi bạn thành công và có một chút tài sản, bạn không còn khao khát như trước kia, điều đó cũng tốt. Bạn chỉ cần chấp nhận điều đó. Nó trở nên nguy hiểm khi mọi người không nhận ra điều đó. Và họ kém khao khát hơn. Họ không còn động lực như trước, nhưng họ vẫn cố gắng bắt đầu một doanh nghiệp mới dù họ không cần nó nữa. Và rồi họ bị sốc khi doanh nghiệp đó không thành công. Ông đã nói với tôi, “Bạn cần phải thực hiện một cú nhảy lớn.” Và ông nói, “Bạn đã làm tốt với doanh nghiệp đầu tiên, bạn đã làm được, v.v.” Ông nói, “Điều sẽ khiến bạn khao khát và sợ hãi đủ là bạn cần phải tìm một mục tiêu lớn, đáng sợ và kinh khủng.” Đó chính là điều Elon đã làm với Twitter. Ông đã trở thành người giàu nhất thế giới và có lẽ đã hơi chán nản một chút. Và ông nói, “Tôi cần làm điều gì đó điên rồ và thậm chí đối với một người như tôi cũng sẽ là một thử thách lớn để thực hiện.” Điên rồ. Điều mà mua Twitter và làm cho nó thất bại. Ý tôi là, không có gì ngạc nhiên khi mà các tỷ phú dường như luôn bắt đầu phát triển các công ty tên lửa. Đúng vậy, lý do họ thành công là vì họ đã có một cú đánh mạnh mẽ.
Tôi muốn nói là, hầu hết mọi người sẽ ngừng lại ngay lập tức khi tài sản ròng của họ đạt 10 triệu hoặc ít hơn, 3 triệu. Và để một người nào đó có tài sản ròng lên đến 10 tỷ và thức dậy nói rằng, “Tôi sẽ tiếp tục hết mình,” đó là lý do vì sao họ có được mức độ thành công như vậy. Đó là một cơn khát khao không thể thỏa mãn cho thêm. Tôi đã ngồi với một tỷ phú khi tôi 20 tuổi. Tôi sẽ nói là 24 tuổi. Và tôi đã ngồi trong văn phòng của ông ấy và tôi nghĩ, “Được rồi, điều này có thể rất thú vị. Tôi có cơ hội gặp gỡ một người rất thành công ở Manchester.” Và tôi nhìn vào mắt ông ấy và hỏi, “Tại sao ông lại làm điều này? Ông đã có tất cả số tiền này.” Và tôi nhận ra rằng điều đó không phải là về tiền. Nó hoàn toàn là về sự cạnh tranh. Sau đó, tôi đã gặp một tỷ phú khác ở Manchester, điều hành một công ty lớn khác ở Manchester. Ai cũng biết công ty đó. Và điều đó cũng giống như ông ấy. Điều đã đưa ông ấy đến 1 tỷ chính là điều sẽ giữ ông ấy đi tiếp sau 1 tỷ. Vâng. Tôi muốn nói, có một chương trong cuốn sách của tôi về những người cuồng nhiệt bẩm sinh, như những người có tâm trí hoang dã, những người kiểu như Elon Musk, người có tư duy để nói rằng, bạn biết đấy, khi anh ấy 30 tuổi hay gì đó, anh ấy đã chống lại GM, Ford, Chrysler và NASA khi anh ấy khoảng 30 tuổi. Loại người mà suy nghĩ như vậy không phải là người sẽ nói, “Tôi đã đủ. Tôi sẽ đầu tư vào trái phiếu giảng hòa và sống trên trang trại.” Kiểu người nghĩ rằng họ có thể làm điều đó và có thể thực hiện được điều đó chính là kiểu người sẽ không bao giờ dừng lại. Nếu Elon Musk sống đến 97 tuổi, chắc chắn anh ấy sẽ bắt đầu những công ty tên lửa mới. Bạn có nghĩ anh ấy hạnh phúc không? Không, hoàn toàn không. Tôi nghĩ hầu hết mọi người trong tình huống đó, từ mà tôi sẽ sử dụng là bị tra tấn. Tôi nghĩ họ thức dậy mỗi sáng bị dằn vặt bởi những vấn đề mà họ đang mong muốn giải quyết mà họ chưa giải quyết được. Gần như không có tiểu sử nào của một người rất thành công ở mức độ thành công đó mà bạn đọc tiểu sử của họ và nói rằng cuộc sống nghe có vẻ tuyệt vời. Một trong những điều khiến tôi ấn tượng như một cú đâm xe là hai tỷ phú tôi gặp là những người khốn khổ nhất. Hoàn toàn. Và tôi đã gặp một trong những con trai của họ và họ nói, “Bố rất không hạnh phúc.” Tôi nhớ anh ấy đã nói với tôi và anh ấy đã nói, “Chết tiệt.” Anh ấy đến văn phòng đó mỗi ngày, có 1 tỷ đô la và các con của anh ấy nghĩ anh ấy buồn. Có một câu chuyện tuyệt vời. Bạn có nhớ Myspace hồi xưa trước Facebook không? Và người điều hành nó, tên ông ấy là Tom. Tôi quên tên họ của ông ấy. Nhưng khi bạn đăng ký Myspace, Tom là người đầu tiên bạn theo dõi. Ông ấy là người sáng lập Myspace và ông ấy theo dõi tất cả mọi người. Và ông ấy đã bán Myspace cho Viacom và làm rất tốt. Giả sử, tôi đoán, hãy nói ông ấy kiếm được 50 triệu đô la. Có lẽ đó là một con số trong khoảng đó. Không có gì quá khủng khiếp. 500. Có phải 500 không? Có thể ông ấy đã bán công ty với số tiền đó. Vâng, thực tế ông ấy đã làm. Nhưng đó là một khoản tiền tốt nhưng không phi thường. Và bạn có thể thấy cuộc sống của ông ấy trên Instagram. Nó không phải là phóng đại. Ông ấy du lịch khắp thế giới với bạn gái, leo núi ở Bali. Nhìn từ Instagram, có vẻ ông ấy sống một cuộc sống tuyệt vời. Sau đó nghĩ về Mark Zuckerberg, người mà mỗi năm đều bị triệu tập trước Quốc hội, nơi mà ông ấy bị la hét vì gây ra tất cả các vấn đề của xã hội. Và ông ấy phải gánh rất nhiều áp lực. Cổ phiếu Facebook đã giảm 70% năm ngoái vì mọi người nghĩ rằng nó đang rơi vào tình trạng tồi tệ. Và như vậy, điều này nhìn có vẻ rất căng thẳng, một gánh nặng khủng khiếp trên vai ông ấy. Nếu bạn hỏi tôi, tôi sẽ chọn cuộc sống nào trong số đó? Liệu tôi có muốn trở thành một người có 50 triệu đô la, đang du lịch khắp thế giới, leo núi ở Bali với vợ tôi? Hay tôi sẽ có giá trị 100 tỷ đô la và thức dậy mỗi sáng với nỗi sợ hãi khủng khiếp với quá nhiều áp lực trên vai? Đối với tôi, điều đó thật rõ ràng. Tôi thà làm Tom hơn là Mark. Nhưng áp lực đó là một loại thuốc. Trong ý nghĩa là khi tôi nói áp lực là một loại thuốc, tôi có nghĩa là, chúng ta biết từ động lực học tâm lý. Và tôi muốn nói, tôi nghĩ tôi đã thấy trên tập sách của bạn. Vâng, Daniel H. Pink. Đúng rồi. Daniel Pink đã nói với tôi rằng khi mọi người không bị thách thức đủ, họ sẽ mất động lực. Và mức độ thách thức của họ sẽ tăng lên. Vì vậy, để tham gia vào một nhiệm vụ, bạn cần, và bạn nghĩ về điều này như tâm lý trò chơi, các mức độ cần phải khó hơn và khó hơn để bạn tham gia. Đó là lý do tại sao mỗi trò chơi mà chúng ta chơi, nó không ở cấp độ một lặp đi lặp lại mãi. Chúng ta cần nó lên cấp độ hai. Các câu đố chữ trở nên khó khăn hơn. Chúng ta vẫn tiếp tục tham gia. Bạn có không nghĩ rằng điều đó cũng đúng với một CEO lớn, nổi tiếng rằng khẩu vị tham gia của họ, khẩu vị thách thức của họ chỉ lớn lên và đó là cách duy nhất để họ có thể duy trì sự tham gia, giải quyết những vấn đề lớn hơn? Tôi nghĩ nếu bạn nhìn vào ai đó như Bill Gates, tôi nghĩ ông ấy đã hiểu về kinh doanh. Và vào năm 2000, ông ấy đã rời bỏ Microsoft, nhưng ngay lập tức chuyển sang điều mà tôi nghĩ trong tâm trí ông ấy, đó là một vấn đề lớn hơn, đó là: làm thế nào tôi có thể tặng số tiền này một cách hiệu quả? Và làm thế nào tôi có thể tiêu diệt bệnh sốt rét? Những vấn đề như vậy. Và vì vậy ngay cả với một người như ông ấy, người có thể tách mình ra khỏi doanh nghiệp, họ sẽ ngay lập tức chuyển sang điều mà tôi nghĩ trong tâm trí ông ấy là có vấn đề lớn hơn và là một thử thách lớn hơn. Vì vậy, sẽ không bao giờ có một khoảng thời gian nào mà một người như vậy sẽ nói, tôi đã đủ rồi. Tôi sẽ nghỉ hưu để đọc sách. Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Nó luôn luôn là, tôi nghĩ họ nghiện thách thức, đó chính là điều. Vâng. Và tôi nghĩ tôi, tôi nghĩ tôi là, tôi nghĩ. Tôi nghĩ mọi người đều cần một mức độ căng thẳng tối thiểu trong cuộc sống của họ.
Và sự mỉa mai là chúng ta đều mơ tưởng về việc, tôi có thể làm gì để loại bỏ stress? Vì vậy, tôi chỉ muốn thức dậy trong cõi Nirvana mỗi ngày nhưng bạn thì không thể. Mọi người cần phải có một số loại xung đột, mâu thuẫn, thử thách, áp lực trong cuộc sống của họ. Và tôi nghĩ rằng đối với rất nhiều người, nếu họ không nhận được điều đó từ những nơi thực sự, họ sẽ chỉ tạo ra những vấn đề giả tạo trong cuộc sống của họ. Đó là một vấn đề lớn với mọi người. Đối với những người giàu có, những người có nhiều thứ, họ sẽ bắt đầu lo lắng và căng thẳng về những điều nhỏ nhặt nhất vì họ cần những áp lực đó trong cuộc sống của mình.
Cũng nói về điểm đó, quay lại với việc chúng ta đã nói về sự tự mãn. Một điều khác mà tôi nghĩ rằng những người thành công trở thành nạn nhân của chính sự đúng đắn của họ. Tôi nghĩ về điều đó với bản thân mình. Như tôi đã đúng về nhiều quyết định liên tiếp. Thì chắc chắn điều đó tạo ra bằng chứng rằng có lẽ tôi lại đúng. Và điều đó cũng có thể là thất bại của bạn. Hoặc một phần lớn là, bạn đã đúng về chủ đề này và do đó bạn giả định rằng bạn sẽ đúng về một chủ đề khác. Và bạn không biết vai trò của sự may mắn có thể đã đóng góp. Bạn không biết sự may mắn sẽ đóng vai trò như thế nào, nhưng hãy giả sử bạn là một nhà đầu tư rất thành công. Và họ sẽ nói rằng bạn đã đạt được thành công to lớn. Nhiều người trong số đó sẽ nghĩ, vì vậy tôi cũng có thể là một nhà chính trị hiệu quả. Vì vậy, tôi cũng có thể là một chuyên gia về COVID, bất cứ điều gì đi chăng nữa. Bởi vì họ nghĩ rằng họ thông minh trong lĩnh vực này thì chắc chắn phải thông minh ở những lĩnh vực khác. Nhiều bác sĩ gặp phải vấn đề này với đầu tư, nơi họ nghĩ rằng tôi là bác sĩ, tôi rất thành công. Tôi có bằng tiến sĩ từ một trường đại học tuyệt vời. Do đó, tôi có thể chọn cổ phiếu vì tôi là một người thông minh. Và mức độ tự tin quá mức đó chính là sự hủy hoại của họ.
Có thể thành công là, tôi nghĩ rằng cuốn sách của bạn, một trong những điều quan trọng nhất mà tôi nhớ mãi, và tôi không cần phải nhắc lại, là những câu chuyện mà bạn kể về những người dự đoán một cách chính xác những gì sắp xảy ra trên thị trường chứng khoán chống lại mọi tâm lý truyền thống. Theo như tôi nhớ, tất cả họ đều cuối cùng đã mất tiền. – Rất nhiều người trong số họ, đúng, đúng. – Câu chuyện nào bạn đã kể trong cuốn sách của bạn? – Có một câu chuyện về một người đàn ông tên là Jesse Livermore, người đã sống vào những năm 1920. Ông là nhà đầu tư thành công nhất thế giới. Và điều đáng kinh ngạc về Jesse Livermore là tôi nghĩ bốn lần trong cuộc đời của ông, ông đã trở thành người tương đương với một tỷ phú, đã được điều chỉnh theo lạm phát, và sau đó đã phá sản, bốn lần riêng biệt trong cuộc đời. Vì vậy, ông là người giỏi nhất trong việc kiếm tiền, nhưng không hề có kỹ năng gì trong việc giữ tiền. Và đó là một người mà, thậm chí khi ông trở thành, vào một thời điểm, người giàu nhất thế giới. Và thay vì nói, “Tôi đã đủ, đủ rồi,” ông chỉ nói, “Hãy tiếp tục đặt cược lớn hơn. Hãy cố gắng mạnh mẽ hơn lần sau.” Cuộc sống của ông thì chưa bao giờ đủ cả. Cuối cùng, lần cuối cùng ông phá sản, ông đã tự kết liễu đời mình. Đó là một cuộc sống tuyệt vời, thực sự hấp dẫn mà bạn có thể tưởng tượng ra về một người rất giỏi trong việc kiếm tiền, nhưng không bao giờ biết khi nào thì dừng lại. Và thực tế là số tiền ông kiếm được càng nhiều, rủi ro ông muốn chấp nhận càng cao. Vì vậy, đó luôn là tình huống của ông, tôi nghĩ kết quả của ông luôn được định sẵn bởi vì sẽ không bao giờ có một khoảnh khắc nào, giống như càng trở nên giàu có, càng trở nên thành công, khả năng thất bại của ông càng cao. Và tôi nghĩ có một phiên bản nào đó của điều đó đối với nhiều người vì thành công của họ làm tăng sự tự tin hơn khả năng của họ. Và họ thậm chí không biết điều đó. Đó là một vấn đề mà bạn không thể tự chẩn đoán. Như, nếu bạn tự tin, bạn nghĩ rằng nó đã được kiếm được và bạn nghĩ rằng nó là thật. Và sau đó vì bạn thành công, nhiều người, khi bạn còn nghèo hơn hoặc kém thành công hơn, họ sẽ nói với bạn, “Bạn đang làm điều ngu ngốc. Bạn sai rồi. Bạn không đúng về điều này.” Nhưng khi bạn giàu có, có thể vì bạn thuê họ hoặc vì họ nghĩ rằng bạn rất thông minh, ngay cả khi bạn nói điều gì đó ngu ngốc, họ có thể nói, “Đúng, có thể điều đó đúng. Hãy làm đi.” Do đó, bạn không có những người đang nói với bạn rằng bạn quá tự tin. Điều đó, một lần nữa, trở lại với sự khiêm tốn, phải không? Rất nhiều điều trong số đó, đúng. Và tôi nghĩ rằng điều đó rất nhiều. Và tôi nghĩ bạn phải đôi khi nỗ lực để có được sự khiêm tốn đó. Khi mà bạn đạt được một mức độ thành công nhất định trong cuộc sống của mình, bất kể mức độ nào, hãy luôn tự nhắc nhở bản thân. Ý tôi là, có một câu nói mà tôi nghĩ là của các chiến binh La Mã, khi họ trở về sau một trận chiến mà họ đã thắng, và họ đang trong cuộc diễu hành, bạn biết đấy, chúng tôi đã thắng trận chiến và chúng tôi sẽ tham gia diễu hành, nơi những người chiến thắng thật vĩ đại, rằng họ sẽ có ai đó bên cạnh họ, thì thầm bên tai họ điều gì đó đại loại như, “Bạn không tuyệt vời đến vậy đâu,” bởi vì họ đang ở trong cuộc diễu hành nơi họ thật vẻ vang và như những người chiến thắng, nhưng họ cần ai đó kéo họ trở lại thực tế và nói, “Này, bạn chỉ là một gã bình thường. Bạn chỉ là một người. Bạn không đặc biệt đến vậy. Bạn rất dễ mắc sai lầm.” Họ sẽ thực sự thuê những người làm điều đó cho họ. Và tôi nghĩ nếu bạn nhìn vào rất nhiều doanh nhân vĩ đại, rất nhiều nhà đầu tư vĩ đại, họ sẽ có một loại đối tác nào đó với điều đó. Charlie Munger chính là điều đó với Warren Buffett. Như, khi Warren Buffett đưa ra một ý tưởng, một phần lớn công việc của Charlie Munger là nói với ông khi nào ông đang làm điều ngu ngốc. Và có ai đó như Warren Buffett tin tưởng một người như thế, và có ai đó như Munger sẵn sàng làm điều như vậy là rất quan trọng. Sự tự tin, mà thường đến từ thành công, thực sự tạo ra những điểm mù. Và đó là điều mà tôi thường nghĩ đến. Như, làm thế nào tôi giữ được sự nhận thức về những điểm mù đó trong cuộc sống của mình mà bạn biết đấy, thành công mà tôi đã có ở nhiều lĩnh vực đã không thể phủ nhận tạo ra.
Và thực sự, nhiều khi tôi chỉ nghĩ,
“Chỉ cần tiết kiệm thật nhiều tiền, Steve.”
Bởi vì ngày bạn sai, bạn không muốn bị phá sản.
Tôi cũng chưa từng nghĩ về điều đó.
Giống như, mỗi khi màn curtain hạ xuống trong sự nghiệp của tôi,
tôi muốn đảm bảo rằng tôi có thể nói rằng,
“Này, cảm ơn bạn đã cho tôi có điều này.
Tôi thật sự biết ơn vì điều đó,
nhưng tôi nghĩ tôi đã tiết kiệm đủ
để tôi có thể trao baton cho người khác.”
Và đó cũng là một hình thức khiêm nhường.
Có một câu nói của Denzel Washington,
khi ông trò chuyện với Will Smith.
Sau khi Will Smith tát Chris Rock,
bạn còn nhớ cái cơn lốc đó chứ?
Sau buổi biểu diễn đó, Denzel Washington đến gặp Will Smith
và ông nói, “Will, khi bạn ở đỉnh cao nhất
của sự nghiệp,
đó là lúc quỷ sẽ tấn công bạn.”
Và giống như, khi sự nghiệp của bạn rất thành công
và bạn quá nổi tiếng và đánh giá cao bản thân
đến mức bạn có thể làm bất cứ điều gì,
đó là lúc bạn sẽ gặp rắc rối.
Một câu nói thật mạnh mẽ.
Và tôi nghĩ chỉ cần chú ý đến điều đó,
đó là sự khiêm nhường tự nhiên mà có.
Và đó không phải là khiêm nhường giả dối.
Không phải kiểu, “Ôi, bạn biết đấy, khiêm nhường giả dối.”
Ông ấy nói, “Tôi không làm gì cả. Tôi chỉ gặp may.”
Đó hoàn toàn là khiêm nhường giả.
Tôi nghĩ sự khiêm nhường thực sự là,
“Tôi đã xây dựng điều này qua công sức lao động
và tôi đã đưa ra những quyết định tốt,
nhưng tôi chỉ là một người đàn ông.
Tôi cũng như bất kỳ ai khác.”
Tôi nghĩ điều đó không chỉ quan trọng.
Tôi nghĩ đó là yếu tố quyết định cho bất kỳ thành công bền vững nào.
Bạn đã dạy tôi rằng giá phải trả để trở nên giàu có
là sự không ổn định mà bạn phải chịu đựng trong suốt quá trình.
Đó là cách tôi nghĩ về nó trong đầu.
Đó là chi phí của sự bỏ qua.
Để trở thành cái gì? Để trở thành giàu có và—
Để, để đạt được bất kỳ mức độ thành công nào,
đó là việc chấp nhận những điều không biết và sự không ổn định
và những cơn sốt và sự suy thoái và những điều khác tầm phào
mà bạn phải chịu đựng trong thị trường đầu tư
và trong sự nghiệp của bạn và trong các mối quan hệ của bạn.
Luôn có một chi phí.
Đối với bất cứ điều tốt nào trong cuộc sống,
bạn đều phải trả một giá.
Như, tất nhiên, không có gì miễn phí như vậy.
Nhưng hầu hết các chi phí bạn phải trả không—
Chúng không có nhãn giá
mà bạn có thể đo lường một cách rõ ràng.
Như, chi phí để làm tốt trong đầu tư
là chịu đựng sự không ổn định.
Chi phí của một sự nghiệp thành công có thể là những giờ làm việc dài.
Khi bạn phải rời xa gia đình.
Chi phí của một mối quan hệ luôn cần phải hy sinh
và thỏa hiệp cho người khác.
Không có gì là miễn phí.
Và rất nhiều thành công trong cuộc sống
chỉ đơn giản là xác định giá trị của chi phí
và sẵn sàng trả nó.
Bởi vì đối với tất cả những điều tôi vừa nêu ra,
đầu tư, sự nghiệp, các mối quan hệ,
chi phí của sự bỏ qua là xứng đáng.
Chịu đựng sự không ổn định là xứng đáng theo thời gian.
Bởi vì nếu bạn có thể chịu đựng việc thị trường chứng khoán giảm 30%,
nếu bạn có thể cứ nói, “À, điều đó không to tát như vậy.
Tôi chỉ cần giữ vững.”
thì 10 năm nữa, chi phí đó hoàn toàn xứng đáng.
Nó sẽ mang lại nhiều lợi nhuận.
Nếu bạn có thể chịu đựng sự thỏa hiệp
để có một mối quan hệ thành công,
thì nói chung, đó sẽ là một chi phí đáng để trả.
Bởi vì bạn biết rằng rất nhiều điều quan trọng trong cuộc sống
chỉ đơn giản là các mối quan hệ mà bạn có.
Và một khi bạn xác định được chi phí của mối quan hệ đó,
bạn sẽ nghĩ, “Ôi, tôi sẵn sàng trả chi phí đó cả ngày.”
Điều này đòi hỏi bạn phải nhận thức về thời gian
và thời gian của chính bạn,
điều mà bạn nói rất nhiều trong Chương 16
của cuốn The Psychology of Money.
Tại sao chúng ta cần biết
thời gian của mình?
Và bạn nghĩa gì khi nói về thời gian?
Đó là khoảng thời gian giữa bây giờ
và bất cứ điều gì mà bạn muốn đạt được,
điều này rất khác nhau đối với mọi người.
Không chỉ theo độ tuổi của bạn,
mà kiểu như nếu bạn muốn nghỉ hưu sớm hay bất cứ điều gì,
thì mọi người sẽ có
những khoảng thời gian hơi khác nhau.
Thời gian của bạn là gì?
Thời gian của tôi.
Ý tôi là, bạn sẽ phân chia nó thành các phần khác nhau.
Như tôi muốn đạt đến một điểm,
hoặc có thể tôi đang tiến gần đến một điểm trong sự nghiệp của tôi mà
tôi chỉ đang làm điều đó vì tôi thích.
Thực sự không có động lực tài chính nào cho những gì tôi đang làm.
Đó là một khoảng thời gian.
Một khoảng thời gian khác là,
được rồi, khi những đứa trẻ của tôi bắt đầu lớn lên,
tôi muốn đảm bảo rằng tôi luôn ở đó cho chúng
khi chúng cần tôi.
Những năm tuổi thiếu niên rất khó khăn cho mọi người.
Như tôi luôn thức 24/7.
Tôi sẽ ở đó vì bạn,
có nghĩa là tôi sẽ phải rút lui.
Sẽ có một lúc mà tôi chỉ nói,
“Nhìn này, tôi đã đạt được những gì tôi muốn làm với việc viết lách,
và tôi muốn có thể tiến đến một cái gì đó khác.”
Và sẽ có một lúc mà tôi nói,
“Tôi thực sự không muốn làm việc nhiều nữa.
Tôi chỉ muốn rời đi.”
Và có thể tôi cần chăm sóc cha mẹ của mình.
Thế thì có gì?
Vì vậy, có nhiều khoảng thời gian khác nhau
ở các mục tiêu khác nhau trong cuộc sống của bạn.
Mua nhà có phải là một quyết định tài chính tốt hay xấu?
Tôi sẽ kể cho bạn kinh nghiệm của mình,
mà trong những năm 20 và đầu 30 của tôi,
tôi và vợ đã sống ở khoảng bảy thành phố khác nhau.
Và không có gì tốt hơn cho chúng tôi.
Một số trong số đó chỉ như,
“Hãy thử thành phố mới này cho vui.”
Một số khác là chuyển vì công việc.
Chúng tôi đã chuyển vì cô ấy đi học.
Và khả năng của chúng tôi để chỉ đứng dậy và đi,
trả lại chìa khóa cho chủ nhà,
không có gì quý giá hơn điều đó.
Khi chúng tôi có con trai, con đầu lòng,
thì rất nhanh chóng,
không có gì trở nên quý giá hơn với tôi
hơn việc có một chỗ ở an toàn và ổn định
mà không ai có thể lấy đi từ tôi.
Đó là điều chữa lành.
Và cũng như trẻ con thì ồn ào và chúng la hét.
Và tôi không muốn có hàng xóm trong một tòa nhà chung cư
mà tôi sẽ phải cố gắng để giữ cho con tôi im lặng.
Thế nên tôi nói, “Tôi muốn có một ngôi nhà của riêng mình.”
Và đó chỉ đơn giản là một ngôi nhà độc lập.
Con tôi có thể la hét to bằng sức của nó,
không làm phiền ai khác.
Điều đó trở nên quan trọng với tôi ngay lập tức.
Vậy nên, tôi nghĩ mọi người bị cuốn vào khi họ như,
“Chà, thị trường nhà ở trả về bốn rưỡi phần trăm mỗi năm.”
Đó là, nó giống như, “Hãy ngừng sử dụng bảng tính đi.
Hãy làm những gì sẽ hiệu quả cho bạn.”
Tôi biết, tôi biết Rameet Seti có rất nhiều suy nghĩ về điều này,
về việc thuê nhà so với mua nhà.
Và tôi nghĩ một trong những khác biệt giữa Rameet và tôi
là tôi có hai đứa trẻ nhỏ.
Và vì vậy, nếu tôi không có con,
tôi nghĩ tôi sẽ thuê mãi mãi.
-Thật vậy sao? -Và thử các thành phố khác nhau.
Di chuyển khắp nơi.
Còn gì tốt hơn thế?
Nhưng khi bạn có con,
điều quan trọng hơn đối với tôi là sự ổn định.
Tôi muốn con tôi học ở một trường ổn định,
biết hàng xóm của mình, có những người bạn mà chúng có thể kết bạn trong nhiều năm.
Điều đó rất quan trọng.
Nếu chỉ nghĩ về việc đầu tư,
thì dưới góc độ việc mua một ngôi nhà có phải là một khoản đầu tư tài chính tốt không.
Anh trai tôi, người làm việc trong công ty của tôi,
và anh ấy là người đã giới thiệu tôi cuốn sách của bạn nhiều, nhiều năm trước,
nói với tôi điều gì đó như,
“Steve, đừng mua nhà để kiếm tiền,
bởi vì bạn có khả năng chơi một bộ trò chơi khác
mà rất ít người có thể chơi.”
Vâng.
Và ý tôi là, anh ấy đã giải thích cho tôi,
anh ấy nói, “Nghe này, ai cũng có thể mua một ngôi nhà.
Vì vậy, lợi nhuận ở đó sẽ không lớn.
Hãy tìm một trò chơi mà chỉ bạn có thể chơi và bạn sẽ có được lợi nhuận lớn hơn.”
Nếu bạn đang mua một ngôi nhà
vì bạn nghĩ rằng nó sẽ là một khoản đầu tư tài chính tốt, thì hãy dừng lại.
Ngay cả khi sau này, khi nhìn lại, nó trở thành như vậy, cũng không quan trọng.
Tôi nghĩ đây chỉ là những quyết định cuộc sống thuần túy.
Và tôi nghĩ rất nhiều người bị rối loạn
khi họ đang ở trong một giai đoạn trong cuộc đời của mình
nơi họ nên thuê nhà vì họ cần tính di động.
Họ cần di chuyển đến một công việc mới,
nghề nghiệp mới, trường học mới, bất cứ điều gì.
Nhưng họ cuối cùng lại mua nhà vì họ nghĩ rằng họ sẽ kiếm được tiền từ đó.
Và đó là vấn đề.
Vì vậy, tôi sở hữu một ngôi nhà và nếu cuối cùng tôi thua lỗ
trên nó, thì tôi không nghĩ tôi sẽ quan tâm rằng đó không phải là lý do tôi sở hữu nó.
Tôi sở hữu nó chỉ vì tôi muốn có sự ổn định cho gia đình mình.
Tôi vừa đưa ra một đề nghị cho ngôi nhà đầu tiên của mình
và tôi đã chơi những trò chơi tài chính khác trong suốt thập kỷ qua của cuộc đời mình.
Và bây giờ tôi có một người bạn đời và chúng tôi đã bên nhau nhiều năm
và cả hai chúng tôi đều 31 tuổi
và chúng tôi đang vào vị trí đó bây giờ, bạn biết không?
Vâng.
Và anh trai tôi đã giải thích cho tôi, anh ấy nói,
“Nghe này, đây là một quyết định tài chính tồi tệ,
nhưng đây là một quyết định tốt về cảm xúc, cuộc sống xã hội
và bạn cần biết cách tách biệt hai điều đó.
Đừng xem điều này như một cách để bạn kiếm tiền.
Có thể bạn sẽ kiếm tiền sau 20 năm
nếu bạn vẫn sống ở đó.
Hãy xem nó như, bạn biết đấy, bạn cần một nơi để sống.
Tôi nghĩ bạn phải đã nhận được điều đó từ bạn.
Khi chúng tôi mua ngôi nhà cuối cùng của mình,
đó là sau khi tôi viết cuốn sách này, đây là một trải nghiệm khác,
tôi nghĩ vào thời điểm đó và vẫn nghĩ đến hôm nay,
tôi có lẽ đã trả hơi nhiều.
Ý tôi là, tôi đã trả mức giá thị trường,
nhưng nếu bạn hỏi như, “Ôi, bạn có mua được một món hời không?”
Tôi đã nói, “Không, không, không, điều đó không làm tôi bận tâm chút nào.
Đó không phải là lý do tôi làm điều đó.”
Nó sẽ như, ý tôi là, nó sẽ giống như nếu bạn hỏi,
nếu ai đó đang quyết định có nên có con hay không
và họ nghĩ về chi phí của việc nuôi dạy trẻ con, như quên đi.
Tất nhiên bạn sẽ tiêu hàng trăm ngàn
hoặc hàng triệu đô la cho con cái của mình.
Và nếu tiền đang được đưa vào phương trình,
như hãy dừng lại ngay đó, không nên làm điều đó.
Bạn đang làm điều đó vì những lý do rất khác.
Đây không phải là một khoản đầu tư.
Mọi người mua nhà
bởi vì họ nghĩ rằng họ sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Bởi vì đã có những khoảng thời gian
mà mọi người đã kiếm được rất nhiều tiền.
Lịch sử, như đó là ngoại lệ.
Trong lịch sử ở Mỹ và Vương quốc Anh,
giá nhà điều chỉnh theo lạm phát không đi đâu cả.
Chỉ trong 20 hoặc 30 năm qua
đã có một khoảng thời gian rất ngắn
mà việc sở hữu một ngôi nhà là một khoản đầu tư tuyệt vời.
Robert Schiller đã giành giải Nobel khoảng một thập kỷ trước
cho công trình của ông trong việc cho thấy
rằng trong suốt 150 năm qua ở Hoa Kỳ
đã điều chỉnh lạm phát.
Phần lớn giá nhà đã phẳng như bánh kếp.
Chỉ trong 20 năm qua
đã làm tăng kỳ vọng của mọi người
về những gì một ngôi nhà có thể làm.
Thống kê cho thấy, sẽ có ít nhất
một người đang nghe điều này
đã đưa ra một đề nghị khi chúng ta nói chuyện về một ngôi nhà
dưới giả định
rằng nó sẽ giúp họ tích lũy tài sản.
Nếu họ làm điều đó chỉ vì những lý do đó,
bạn sẽ khuyên họ làm gì thay vào đó?
Nếu đó hoàn toàn là lý do, hãy chạy trốn cho cuộc sống của bạn.
Đừng làm điều đó.
Đặc biệt, ý tôi là, trước đây, và có thể đến bây giờ vẫn như vậy ở nhiều thành phố
ở Mỹ và Vương quốc Anh,
nhưng trước đây, cho thuê
hầu như không có ngoại lệ là những ngôi nhà tồi tàn.
Không có cho thuê tốt.
Một sự thay đổi lớn, ít nhất là ở Mỹ trong 20 năm qua,
là hầu hết các thành phố lớn có rất nhiều
căn hộ cao cấp để sống.
Và đó là những nơi tuyệt vời để sống.
Và nó nằm ở trung tâm thành phố
và có những mặt đá hoa cương đẹp
và đó là những nơi tuyệt vời để sống.
Đừng rơi vào ý tưởng
rằng bạn không thể sống tốt nếu bạn thuê nhà.
Tôi nghĩ đó là vấn đề.
Và nhận ra rằng nếu bạn đang làm điều đó vì lý do tài chính,
bạn có thể sắp phải vay một số tiền rất lớn
cho một khoản đầu tư
mà theo lịch sử đã là một khoản đầu tư rất tồi tệ.
Như nếu bạn đặt nó theo những điều này,
chúng ta đang làm gì ở đây, người bạn?
Bạn sẽ vay hàng trăm ngàn đô la
cho một khoản đầu tư mà theo lịch sử đã là một khoản lỗ.
Đó là những gì bạn đang làm ở đây.
Bạn có cảm thấy tốt về điều đó không?
Đó là những gì tôi sẽ nói với người đó.
Chúc bạn mọi điều tốt đẹp.
Tôi rất muốn có mặt ở đâu đó
nơi người đó vừa nhìn bạn đời của họ
sau khi thuyết phục họ đưa ra đề nghị đó
bởi vì điều đó sẽ khiến họ trở nên giàu có.
Xin lỗi, mọi người.
Cuốn sách mới này.
Cũng như mọi khi.
Về cơ bản, nó là 23 câu chuyện ngắn
về những điều không bao giờ thay đổi trong thế giới.
Vâng.
Chà, có một vài điều thực sự thú vị mà tôi đã rút ra. Một trong số đó, điều mà thực sự khiến tôi cảm thấy sốc, là ý tưởng rằng câu chuyện hay nhất sẽ chiến thắng. Tôi biết điều này. Tôi biết điều này một cách trực giác. Tôi nói về nó trên sân khấu, nhưng tôi không nghĩ mọi người hiểu được sức mạnh của câu chuyện hay nhất. Bởi vì khi bạn nghĩ về khởi nghiệp, đầu tư, pitching hay bán hàng, hầu hết mọi người đều bắt đầu bằng các sự kiện, thống kê và số liệu. Và ngay cả một trong những điều tôi đã nhận thấy về bạn từ cuộc trò chuyện này là bạn có khả năng kể chuyện đáng kinh ngạc. Cảm ơn bạn. Và có một sức mạnh lớn ở đó. Hãy chứng minh cho tôi thấy rằng câu chuyện hay nhất sẽ chiến thắng. Ý tôi là, điều này luôn đúng, đó không phải là câu trả lời đúng hay câu trả lời tốt nhất hay câu trả lời chính xác về mặt toán học. Nó chỉ đơn giản là ai đó khiến mọi người gật đầu theo hướng đúng. Người đó sẽ thắng theo thời gian. Một số ví dụ về điều này mà tôi yêu thích, Ken Burns, một trong những nhà làm phim tài liệu nổi tiếng nhất mọi thời đại. Hầu hết những gì trong các bộ phim tài liệu của ông đều là thông tin mà mọi người đã biết, ai sẽ làm một bộ phim tài liệu về Nội chiến, Thế chiến thứ hai, Việt Nam, hoặc bất cứ điều gì. Bạn không nhất thiết học được điều gì mới ở đó, nhưng ông ấy rất thành công, rất phổ biến, bởi vì ông có lẽ là người kể chuyện vĩ đại nhất của thời đại chúng ta. Vì vậy, ngay cả khi bạn đang lấy thông tin mà mọi người đã biết, nếu bạn có thể xoay sở để kể một câu chuyện hay về nó, bạn sẽ thu hút mọi người xếp hàng và họ sẽ đập cửa nhà bạn để lắng nghe bạn. Một ví dụ khác về điều này là những người kể chuyện hài hước. Nếu bạn là một diễn viên hài giỏi, thì thực ra tất cả chỉ là kể chuyện. Và nhiều điều mà một diễn viên hài giỏi làm là lấy điều gì đó rất hiển nhiên và đơn giản. Nhưng bạn có thể tạo ra, bạn có thể kể một câu chuyện hay về nó. Bạn có thể khiến mọi người cười và ngay lập tức bạn thu hút được sự chú ý của họ và họ sẽ nhớ nó. Bạn đã nói trong cuốn sách, không phải là ý tưởng tốt nhất hay ý tưởng đúng đắn hay ý tưởng hợp lý nhất, chỉ đơn giản là ai đó kể một câu chuyện thu hút được sự chú ý của mọi người. Tôi nghĩ có những câu chuyện nguy hiểm, đó là khi mọi người nói với bạn điều bạn muốn nghe. Ôi, tôi có một câu chuyện nguy hiểm. Vắc-xin làm bạn bị tự kỷ. Tôi nghĩ đó là một câu chuyện mà mọi người muốn nghe. Một số người muốn nghe điều đó. Và nếu bạn nói với mọi người điều họ muốn nghe, bạn có thể sai mãi mãi và mọi người sẽ không quan tâm bởi vì bạn nói điều họ muốn nghe. Tally Sharot, một nhà thần kinh học ngồi đây và cô ấy đã kể cho tôi một câu chuyện về Donald Trump đứng trên sân khấu tranh luận, và họ quay sang Tiến sĩ Tucker Carlson, tôi tin là ông ấy được gọi như vậy, và hỏi ông về vắc-xin và ông ấy cơ bản đã đưa ra các số liệu, sự thật và số liệu. Ông đã nói, “Vắc-xin đó không làm trẻ em bị tự kỷ.” Và sau đó họ quay sang Donald Trump và Donald Trump kể một câu chuyện tỉ mỉ về một người bạn của ông. Một người. Một người bạn của ông, mà rõ ràng là không tồn tại. Một người bạn của ông và ông mô tả cây kim như thế này. Ông ấy nói về cây kim khổng lồ. Đúng rồi. Và ông ấy rất sinh động. Sinh động, cá nhân và cảm xúc. Đúng rồi. Và bạn thấy mọi người gật đầu với điều đó và thu hút được sự chú ý của họ. Tally đã nói, “Tôi là một nhà thần kinh học. Tôi biết điều đó sai.” Tuy nhiên, có một điều gì đó về việc nghe thấy điều đó mà ngay cả khi là một nhà thần kinh học, tôi nhìn vào con gái mình và nghĩ rằng thật tồi tệ. Tôi nghĩ chúng ta luôn là những người kể chuyện và đó là điều thực sự làm nổi bật con người. Đó là toàn bộ ý tưởng từ Yvonne Harari. Là thứ gì làm cho con người khác biệt là khả năng kể và nhớ các câu chuyện. Và điều đó đã khiến nó như vậy. Đó chỉ là một công cụ để đơn giản hóa các sự kiện trên thế giới. Giống như hầu hết mọi người, điều khác mà những câu chuyện mạnh mẽ có là bạn nhớ chúng. Và bạn nghĩ về trường học, khi bạn có bài kiểm tra toán và giáo viên chỉ nói, “Hãy ghi nhớ công thức này để tái hiện nó trong bài kiểm tra.” Thực sự chỉ năm phút sau khi bài kiểm tra kết thúc, bạn quên mất. Bạn không biết đó là gì. Nhưng nếu bạn nhớ một câu chuyện hay, thậm chí là câu chuyện bạn được nghe khi bạn hai tuổi, bạn sẽ nhớ nó suốt đời. Vì vậy, đó chỉ là một công cụ để giúp mọi người nhớ cách thế giới hoạt động. Và chúng có thể rất thuyết phục và rất giỏi trong việc loại bỏ sự không chắc chắn mà làm phiền tất cả chúng ta, đến mức mọi người sẽ lắng nghe và tin vào những điều, ngay cả khi đó chỉ là rõ ràng là không đúng sự thật nếu đó là điều họ muốn nghe. Mọi người nói về, khi chúng ta nói về đầu tư, nhưng nhìn chung trong cuộc sống, mọi người nói về lãi suất kép. Và chúng ta đều biết rằng, tôi nghĩ nhiều người nên biết sức mạnh của lãi suất kép bây giờ. Nhưng chúng ta hiếm khi nghĩ về cách mà lãi suất kép có thể ảnh hưởng tiêu cực, từ từ đến cuộc sống của chúng ta. Và trong chương của bạn về nhỏ bé và tráng lệ, bạn khám phá điều đó. Và một lần nữa, điều này khiến tôi cảm thấy như bị một chiếc xe tải đâm vào mặt. Bởi vì tôi nghĩ tôi dành thời gian của mình bây giờ để suy nghĩ về việc làm thế nào để làm cho mọi thứ có lãi suất kép theo hướng có lợi cho tôi sẽ thay đổi cuộc sống của tôi. Nhưng tôi không dành nhiều thời gian để suy nghĩ về cách mọi thứ đang gia tăng chống lại tôi ngay bây giờ. Đúng rồi. Và thực sự đúng là hầu hết tin tốt xảy ra chậm chạp. Và hầu hết tin xấu xảy ra rất nhanh. Vì vậy, tin xấu giống như COVID, thực sự xảy ra qua đêm. Bùng, bạn có một virus, nó sẽ giết hàng triệu người, đóng cửa nền kinh tế, xảy ra thực sự qua đêm. Sự kiện 9/11 xảy ra, nó bắt đầu và kết thúc, chỉ khoảng 30 phút. Như bùng, nó xảy ra ngay lập tức. Tin tốt thường là sự gia tăng chậm chạp theo thời gian. Vì vậy, tôi sử dụng ví dụ trong cuốn sách về, sự cải thiện trong tỷ lệ tử vong do bệnh tim trong 70 năm qua là không thể tin được. Chúng ta đã đạt được rất nhiều tiến bộ và cứu sống một cách thực sự hàng chục triệu mạng sống trong việc chúng ta đã trở nên tốt hơn trong việc điều trị bệnh tim. Nhưng không ai nói về điều đó. Giống như hầu hết mọi người thậm chí không nhận ra rằng điều đó đã xảy ra bởi vì nếu bạn nhìn vào những gì đã xảy ra, tỷ lệ tử vong đã được cải thiện. Nó đã tốt hơn khoảng 2% mỗi năm.
Bây giờ, nếu bạn lãi 2% mỗi năm trong 70 năm, nó sẽ vượt xa mọi bảng biểu. Chúng ta đang sống trong một thế giới tốt đẹp hơn rất nhiều so với 70 năm trước. Nhưng trong bất kỳ năm nào, bạn cũng không hề nhận ra điều đó. Bạn sẽ không bao giờ thấy một tiêu đề tin tức như “Tin nóng hổi: tỷ lệ tử vong vì bệnh tim cải thiện 1,4%.” Đó không phải là một tiêu đề. Tất cả các tiêu đề đều là tin xấu bởi vì tin xấu diễn ra rất nhanh. Khi bạn nhận ra điều đó, thì hầu hết các tin tức sẽ có xu hướng tiêu cực. Không phải vì có một nhà sản xuất nào đó đang cố gắng chơi đùa với tâm trí của bạn. Đơn giản chỉ vì những gì rõ ràng đang xảy ra hôm nay thường là tin xấu, trong khi tin tốt chỉ từ từ tích lũy theo thời gian. Và điều đó cũng có thể áp dụng cho tin xấu tích lũy theo thời gian. Ví dụ, tôi nghĩ về sức khỏe của chúng ta. Hút thuốc, sức khỏe, như vậy. Một điếu thuốc không gây hại gì cho bạn. Nhưng một điếu thuốc mỗi ngày trong suốt 30 năm thì thảm họa. Và đó chính là điều đó. Cũng giống như việc bạn chỉ mất một đêm ngủ không ngon, không phải là chuyện lớn. Nhưng nếu bạn ngủ sáu tiếng mỗi đêm, mỗi đêm trong nhiều năm liền, bạn sẽ giảm tuổi thọ của mình một cách đáng kể. Ý tưởng về lãi suất kép và lợi nhuận kép và tầm quan trọng của nó, tôi đã dành rất nhiều thời gian để cố gắng giải thích cho mọi người rằng lãi suất kép và lợi nhuận kép – điều mà rất khó để nghĩ đến – lại rất quan trọng. Tôi tưởng tượng bạn cũng vậy. Cách bạn giải thích sức mạnh của sự tích lũy cho đứa trẻ tám tuổi hoặc ai đó khác là gì? Chúng tôi thực sự định lấy một bát cơm ở đây và tôi định làm một số thí nghiệm. Gạo là điều tuyệt vời nhất. Thí nghiệm với bàn cờ gạo, nếu mọi người chưa quen, đó là một câu chuyện có thể không đúng, rằng cách đây 500 năm, có ai đó đã nói với nhà vua, họ nói: “Này, đây là một bàn cờ. Tôi sẽ đặt một hạt gạo trên ô đầu tiên, hai hạt trên ô thứ hai, bốn hạt trên ô thứ ba, và sau đó cứ làm như vậy.” Và đến cuối bàn cờ, số lượng gạo sẽ nhiều hơn toàn bộ thế giới. Bởi vì nếu bạn gấp đôi một cái gì đó liên tục, thật sự rất khó để hình dung nó có thể lớn như thế nào. Cách mà một người bạn của tôi, Michael Bannon, đã giải thích điều này cho tôi nhiều năm trước, tôi nghĩ anh ấy đã viết điều này trong một bài blog. Anh ấy đã nói: “Nếu tôi hỏi bạn, tám cộng tám cộng tám cộng tám bằng bao nhiêu, bạn có thể tính trong đầu. Nó không quá khó. Nhưng nếu tôi hỏi tám nhân tám nhân tám nhân tám bằng bao nhiêu, thì quên nó đi. Ngay cả khi bạn có thiên hướng toán học rất tốt, rất ít người có thể tính ra điều đó trong đầu. Vì vậy, tâm trí của chúng ta không giỏi trong việc suy nghĩ theo cấp số nhân. Đó không phải là điều mà chúng ta thực sự được định hướng để làm. Như tám cộng tám cộng tám thì thật đơn giản. Suy nghĩ tuyến tính, thật đơn giản. Suy nghĩ theo cấp số nhân thì không hề trực quan chút nào. Và vì nó không trực quan, thật dễ dàng để đánh giá thấp những gì thuốc lá sẽ gây ra cho bạn tích lũy theo thời gian. Những gì đầu tư có thể làm cho tài sản của bạn, bởi vì nó thật sự ngược lại với trực giác rằng 99% tài sản ròng của Warren Buffett đến sau khi ông ấy 60 tuổi. Không hề trực quan chút nào. Vì vậy, vì suy nghĩ theo cấp số nhân không phải là trực quan, cả mặt tích cực và tiêu cực, chúng ta trải qua cuộc sống với những đánh giá thấp về những gì sẽ xảy ra với chúng ta trong cả những điều tốt đẹp và xấu xa. Nó như một tôn giáo mà chúng ta phải chấp nhận. Tôi nghĩ đó là một cách tuyệt vời. Nó giống như một tôn giáo toán học, vì giống như nhiều tôn giáo, nó không trực quan và gần như yêu cầu một bước nhảy vọt của niềm tin, rằng tôi biết có vẻ điên rồ, nhưng đây là những gì tôi tin. Tôi nghĩ có một cảm giác về điều đó, cũng như sự tích lũy, nơi mà nó chỉ đơn giản là toán học. Bạn chỉ cần đưa những con số vào một bảng tính và nó sẽ cho bạn biết điều gì. Nhưng vì nó không trực quan, gần như có một khía cạnh tôn giáo mà bạn cần tin tưởng vào sức mạnh mà nó có thể có theo thời gian. Hai chương trong cuốn sách của bạn, cũng giống như bao giờ hết, nói về tầm quan trọng của sự khó chịu. Một trong những chương có tiêu đề “Khi điều kỳ diệu xảy ra”. Và bạn đã nói trong chương đó, căng thẳng, đau đớn, khó chịu, sốc và ghê tởm. Với tất cả những nhược điểm bi thảm của nó, đó cũng là khi điều kỳ diệu xảy ra. Và chương khác mà bạn đề cập đến điều này là, nó lẽ ra nên khó khăn. Hầu hết những điều đáng theo đuổi đều đánh phí của chúng ở dạng căng thẳng, sự không chắc chắn, phải đối phó với những người kỳ quặc, thủ tục hành chính, những động lực mâu thuẫn của người khác, rắc rối, những điều phi lý, những giờ làm việc dài và sự nghi ngờ liên tục. Đó là chi phí cố định của việc tiến bộ. Điều thú vị là tôi chưa bao giờ gộp hai chương đó lại với nhau, nhưng bạn đúng, chúng gần như là cùng một ý tưởng rằng cho toàn bộ nền kinh tế, cho toàn bộ thế giới, khi những cải thiện lớn nhất trong xã hội diễn ra là khi có một thảm họa nào đó. Như với tất cả những nhược điểm rõ ràng của nó và cái chết và sự tàn phá, không có gì tiến bộ về công nghệ hơn thế giới so với Thế chiến II. Số lượng phát minh xuất phát từ Thế chiến II, từ năng lượng hạt nhân đến máy bay phản lực và khi bạn tiếp tục liệt kê, penicillin, tất cả những thứ mà bạn và tôi đang tận dụng ngày hôm nay, xảy ra không phải bất chấp mà chính là nhờ Thế chiến II. Bởi vì có một khoảng thời gian mà mọi người trên thế giới đã cùng nhau, và họ nói: “Chúa ơi, chúng ta có một vấn đề lớn cần giải quyết. Hãy cùng nhau suy nghĩ và giải quyết ngay bây giờ.” – Nhưng điều đó cũng xảy ra ở cấp độ cá nhân nữa. – Ở cấp độ cá nhân, điều đó cũng xảy ra. Như có một cuốn sách được viết nhiều năm trước có tiêu đề “Lợi ích của việc xuống dốc.” Tôi nghĩ đó là một tiêu đề xuất sắc, như là lợi ích của việc cảm thấy xuống dốc.
Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt của văn bản bạn đã cung cấp:
Và điều này xảy ra rất nhiều khi bạn có,
có thể là bị sa thải công việc hoặc chia tay
hoặc một tình huống khẩn cấp về y tế, có thể là bất cứ điều gì,
điều đó lại thay đổi bạn theo cách tích cực.
Và điều đó thật khó khăn, lúc nào cũng khó
để nhìn thấy ánh sáng hy vọng trong khoảnh khắc.
Bạn không bao giờ tưởng tượng rằng sẽ có
một ánh sáng hy vọng trong khoảnh khắc đó.
Nhưng khi bạn nhìn lại với cái nhìn, nó sẽ là như vậy.
Tôi đã thấy một ví dụ gần đây về điều này
khiến tôi thật sự sốc.
Đó là Stephen Colbert, người mà,
tôi có thể đã sai lệch trong một số chi tiết,
nhưng tôi nghĩ khi ông còn là một đứa trẻ,
cha và anh trai ông đã tragically qua đời.
Và ông đã nói một lúc rằng,
tôi không muốn đặt lời vào miệng ông,
nhưng ông đã nói điều gì đó như,
ông cảm thấy biết ơn vì điều đó.
Và ông đã được hỏi như,
ý bạn là bạn biết ơn vì điều đó là gì?
Và ông nói, nhìn này, tất nhiên rồi, tôi ước gì điều đó không xảy ra,
nhưng nó đã giúp ông hiểu được cảm xúc của người khác
và gần gũi hơn với những người khác
cũng đã trải qua điều gì đó tương tự.
Và ngay cả khi đó là thời điểm đau khổ, tăm tối nhất trong đời,
ông nói, tất nhiên ông ước gì điều đó không xảy ra.
Nó đã dạy ông điều gì đó về nhân loại
mà ông cảm thấy biết ơn hôm nay.
Đó là một ví dụ cực kỳ cực đoan.
Nhưng tôi nghĩ đối với nhiều người,
bị sa thải trong một công việc vào thời điểm đó
sẽ là điều khó khăn nhất mà họ từng gặp phải.
Và khi nhìn lại,
đó sẽ là một trong những điều tốt nhất
mà từng xảy ra trong sự nghiệp của họ.
Một cuộc chia tay có thể là điều khó khăn nhất
bạn từng trải qua.
Và khi nhìn lại,
điều đó có thể là điều tốt nhất đã xảy ra với bạn.
Vì vậy, lúc nào cũng như thế,
đó là khi phép màu diễn ra
là khi mọi thứ trở nên thật khó khăn.
Luôn là điều không thể để nhìn thấy điều đó
khi bạn đang trải qua nó.
– Rất nhiều người sẽ tham gia vào cuộc trò chuyện này.
Và nếu họ đã đến cuối cuộc trò chuyện,
thật tuyệt vời cho họ.
Chúng ta có thể đưa ra kết luận gì cho họ
dựa trên những gì chúng ta đã nói
khi nó liên quan một cách cụ thể
đến việc tạo ra sự giàu có và tiền bạc trước tiên?
– Tôi nghĩ đối với cả hai cuốn sách này,
chúng ta gần như kết thúc chính xác nơi chúng ta đã bắt đầu,
đó là,
tôi hy vọng chúng khiến bạn suy nghĩ về cuộc sống của mình
theo một cách khác.
Cả hai cuốn sách này,
và các nhà xuất bản ghét điều này,
không có lời khuyên nào trong các cuốn sách.
Tôi không bao giờ nói,
và do đó bạn nên làm điều này.
Và nhà xuất bản muốn bạn làm như vậy.
Và tôi đã nói, không, không, không, bởi vì tôi không biết bạn.
Tôi không biết người đang đọc cuốn sách này.
Tôi là ai để nói bạn nên làm gì với cuộc đời của chính bạn?
Tôi thậm chí còn không biết phải làm gì với cuộc đời của tôi.
Nhưng tôi hy vọng nó khiến bạn suy nghĩ về những gì bạn muốn
và bạn là ai và bạn có khả năng gì,
những gì bạn không có khả năng.
Nếu nó khiến bạn suy nghĩ về cuộc sống của bạn,
thì tôi nghĩ tôi đã thành công trong việc làm điều này
thay vì cố gắng giả định
rằng tôi có thể đưa cho bạn lời khuyên cụ thể về việc nên làm gì.
– Morgan, chúng ta có một truyền thống kết thúc trên podcast này
nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo,
không biết họ sẽ để lại cho ai.
Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là,
điều bạn hối tiếc lớn nhất trong cuộc sống là gì?
Và trải nghiệm đó đã thay đổi bạn như thế nào?
– Tôi nghĩ tôi luôn có xu hướng trầm cảm nhẹ.
Không nghiêm trọng, nhưng là trầm cảm và lo âu nhẹ.
Và tôi ước gì mình có thể trở về những thời kỳ khác nhau trong cuộc sống của tôi
trong một cỗ máy thời gian và chỉ cần nói, mọi thứ sẽ ổn thôi.
Nó sẽ không dễ dàng.
Nó sẽ không hoàn hảo.
Nhưng nó sẽ ổn.
Và tôi nhìn lại, không phải với sự hối tiếc,
mà là tôi đã lãng phí bao nhiêu thời gian lo lắng về những điều
thực sự chưa xảy ra
và gần như chắc chắn sẽ không xảy ra?
Một lượng lớn.
Và ngay cả khi tôi nhận ra điều đó hôm nay,
tôi biết rằng tôi sẽ lo lắng về điều gì đó tối nay và ngày mai
và tuần tới về điều gì đó mà tôi thực sự không nên lo lắng.
Tôi không biết liệu tôi có hối tiếc không
bởi vì tôi nghĩ rằng có một chút lo lắng
đã giữ cho tôi an toàn nhiều lần.
Nó đã giữ tôi khỏi rắc rối trong nhiều điều.
Nhưng tôi thực sự nhìn lại suốt cuộc đời của mình và nghĩ, trời ơi,
tôi có thể đã hạnh phúc hơn nhiều so với tôi đã từng
nếu tôi đã chấp nhận một mức độ nhất định
của việc chỉ nói với bản thân rằng mọi thứ sẽ ổn thôi.
Chà, bạn sẽ không phải lo lắng về cuốn sách của mình
bởi vì nó tuyệt vời.
Cảm ơn bạn.
Một cách chân thành, bạn biết đấy, tôi đã làm tổn thương khán giả của tôi, hãy tin tôi.
Nhưng tôi thực sự mong họ có cả hai cuốn sách.
Ý tôi là, tâm lý học về tiền bạc,
tôi nghĩ đó là cuốn sách hay nhất về tiền bạc từng được viết.
Đó cũng chính là cuốn sách duy nhất tôi từng đọc về tiền bạc.
Và rồi như mọi khi, nó chỉ là, nó là tất cả mọi thứ.
Nó là lời khuyên về tiền bạc, cuộc sống, các mối quan hệ,
tất cả những điều quan trọng.
Bởi vì có một tập hợp các nguyên tắc bền vững
nói về các nguyên tắc cơ bản của cuộc sống
theo một cách hoàn toàn bền vững.
Bạn có khả năng tuyệt vời để viết những điều bền vững.
Và bạn kể những câu chuyện tuyệt vời.
Cảm ơn bạn.
Như bạn đã nói, thực sự tôi đã không nhận ra
rằng bạn không đưa ra lời khuyên cho tôi.
Khi bạn nói rằng bạn đã không đưa ra lời khuyên cho tôi.
Không, và tôi sẽ không bao giờ làm điều đó với bất kỳ ai.
Đó là chuyện vớ vẩn.
Đúng vậy.
Nhưng bạn biết không, bạn nghĩ về nó, bạn đã không.
Tôi đã rút ra lời khuyên của tôi từ những câu chuyện
bạn đã kể và bằng chứng bạn đã cung cấp.
Morgan, cảm ơn bạn rất nhiều.
Tôi rất vui vì chúng ta đã có được cuộc trò chuyện này.
Và đó là một vinh dự và niềm vui lớn khi được gặp bạn.
Cảm ơn bạn nữa, bởi vì tôi không thể hình dung
bao nhiêu triệu bảng bạn đã giúp tôi tiết kiệm
bằng việc viết cuốn sách này.
Chân thành.
Thật là một vinh dự khi làm điều này với bạn, Stephen.
Thật sự rất vui.
Cảm ơn.
Bạn cần một podcast để nghe tiếp theo không?
Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những người thích tập này
cũng có xu hướng vô cùng yêu thích một tập gần đây khác
chúng tôi đã thực hiện.
Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong mô tả bên dưới.
Tôi biết bạn sẽ thích nó.
[MUSIC PLAYING]
[MUSIC PLAYING]
(nhạc vui tươi)
摩根·豪塞(Morgan Housel)是《金錢心理學》(The Psychology of Money)的作者,這本書是本十年間最暢銷的商業書籍之一。
他能幫助任何人積累財富,改變他們的生活。
世界上有兩種人,一是那些不知道如何開始賺錢的人,二是那些不知道何時停止賺錢的人。
如果你被困在低收入的工作中,你會感覺自己沒有機會創造財富。
但是,一旦你意識到機會是對每個人都存在的,你將可以選擇自己想住的地方、想做的工作以及退休的時間,因為你可以變得富有。
證明一下。
像羅納德·里德(Ronald Reed)這樣的人,他是一位清潔工。
究竟是什麼讓里德先生積累了800萬美元的財富?
他是一個迷人的故事,成為富有的人,卻不具備通常和富人相關的技能。
然後是沃倫·巴菲特(Warren Buffett)。他的身價高達1,000億美元。
但他們成功的真正秘密在於投資。
我的父母就是這方面的好例子。
我們非常貧窮,沒有金融背景。
他們對金融的興趣幾乎可以忽略不計,但現在他們可能已經位於專業投資者的前3%。
如果你想在金錢上做得好,你不需要是天才。
如果你在投資上有耐心,你將會富得流油。
但當大多數人說,「我想成為百萬富翁」時,他們其實是想說「我想花一百萬美元」。
我想要一些漂亮的衣服、一個更大的房子、一輛更好的車。
問問自己,你和金錢的關係是什麼?
如果你的期望上升得比你的收入快,你將永遠不會對你的金錢感到滿意。
這就是問題所在。
所以如果我有100英鎊,我應該做的第一件事是什麼?
我會盡量保持簡單。
所以,女士們,先生們,你們將要見到的這位先生,他的書改變了我與金錢和金融的整個生活。
四五年前,我的哥哥,一位投資銀行家,告訴我,史蒂夫,我有一本你需要讀的書,關於財富、投資和金錢。
然後他給我一本名為《金錢心理學》的書。
這本書改變了我的命運。
它是我成為成功投資者的原因,也是我能夠保持和增長我財富的原因。
就是這位先生。
這就是為什麼你需要繼續關注並聆聽這一集。
摩根,你寫的書是我認為有史以來最偉大的金錢和金融的書。
我這麼說是因為我記得當我在25歲,嗯,不,是27歲、28歲的時候突然有了錢,我的哥哥對我說:「我有一件事要求你。」
他說:「你必須讀這本書,叫做《金錢心理學》。這本書會幫助你停止損失你從職業生涯中賺到的所有金錢。」
這改變了我的生活。
從那時起,我談論了這本書好幾年。
這也是我如此渴望和你進行這次對話的原因,因為我真的相信如果人們選擇聆聽這次對話,這有可能改變他們兩者的生活。
那麼,我們開始吧。
為什麼?
摩根,對你來說,生活中有那麼多事情可以做,為什麼你選擇寫關於這個主題的書?
原因是什麼?
嗯,首先,這是一個很大的聲明,這要承擔很多責任。
聽到這種話有點令我感到害怕,因為我常常覺得——這正是為什麼。
我覺得這就像是一種自私的寫作,我寫給一個人看,那就是我自己。
我喜歡認為自己是一個相當無私的人,但在寫作時,我不會特意說:我要為這個人或那個人或那個觀眾寫一本書。
我寫我感興趣的東西,我用我認為有趣的方式寫作。
我試圖解決我自己的問題。
然後我進行了一次信仰的跳躍,假設如果這對我來說有趣,同時能幫助我,也許它會幫助其他人。
這與傳統的寫作風格非常不同,傳統風格會說,了解你的觀眾。
了解你的觀眾很快就變成了迎合你的觀眾。
我覺得很多人,或許他們甚至不知道,但如果他們讀一本書而且不一定喜歡,那是因為他們被迎合了。
作者以一種在現實生活中從不可能如此對話的方式與讀者交談。
所以我想,這幾乎就像是我的日記,這些主題對我自己來說是有趣的。
所以,我想這就是原因。
我感覺我真的找到了自己的職業,在這裡我可以解決自己的問題,試圖弄清楚我想什麼、什麼對我有趣,然後將這些東西發表出來,希望其他人會喜歡它。
讓我們從金錢心理學開始。
如果我理解《金錢心理學》中所寫的內容,對我的生活有什麼好處?
好吧,讓我先說,我認為大多數金融書籍對這個問題的回答是,當你讀完這本書時,你會知道如何更好地挑選股票。
你會知道如何平衡你的支票帳戶,或者應該使用哪些信用卡。
對於我的書,我希望當你讀完它時,你會只是對著鏡子說:我到底是誰?
這有點像我這樣的問題,試圖弄清楚我自己是誰,我想要什麼,以及為什麼我會不安全,為什麼我想向其他人展示我開的車。
所以如果你對自己是誰、想要什麼以及錢能為你做什麼、不能為你做什麼變得更具自省,並且對於你為什麼會考慮自己在社會階層中的位置、貪婪和恐懼,以及為什麼會思考這些事情變得更加內省,我誠心認為,我希望至少如此,因為對我來說是這樣的,當你讀完這本書時,學習才真正開始,因為也許這僅僅會激發你的一點好奇心,讓你去散步,思考你想要什麼人生,因此我認為大多數書籍在你讀完最後一頁時,學習就結束了。但這本書,我希望能激發你生命中某種東西,讓你更清楚地思考你對金錢的想法,以及錢對你能做什麼和不能做什麼。了解你想要的過程之一,幫助你定義這本書封面上的詞——財富。你對財富的定義是什麼?好吧,我在書中提出了這些定義。所以這些只是我自己想出來的,但我將富有定義為擁有足夠的錢去購買你想要的東西,支付你的貸款,進行汽車付款,與朋友外出吃飯,並且你的銀行賬戶裡有錢。我認為財富則非常不同。財富是你沒有花掉的錢,也許你將不會花掉的錢。所以財富是隱藏的。是你沒有花在汽車上的錢。是你沒有花在大房子上的錢。是你沒有花在珠寶上的錢。而這一切真的很重要,因為存起來的財富——未花掉的錢,賦予你獨立性和自主權,讓你每天早上醒來時,都能做你生活中的任何事情。因此,我認為將這兩者區分開來非常重要,因為當大多數人說「我想成為百萬富翁」時,他們實際上指的是「我想花掉一百萬美元」。這就是他們的意思。而當我想到成為百萬富翁時,我會想,你擁有一百萬美元,但你不打算花掉它,因為你不打算花掉它,所以你擁有這個巨大的緩衝,這將給你獨立性和自主權。因此你可以在明天醒來說,我今天可以隨心所欲。我可以為我想要的人工作。我可以隨心所欲地工作。我可以在想要的時候退休。這個世界是你的。就像你擁有的每一分存款,都是你能夠擁有的未來的一部分。這就像你在未來購買了你的時間,這樣它就是你的,你可以隨心所欲地使用它。對我來說,這一直都是目標。查理·芒格有一句話,他說「我從來不想變得富有,我只想變得獨立。」我第一次讀到這句話時,我想,這正是我所想要的。我不想要一輛藍寶堅尼。我不想要一座大宅和一艘遊艇。我想每天早上醒來,然後只是說,今天我想做什麼,這是我的。沒有人會告訴我在哪裡工作,何時工作,做什麼。這一切都是我自己決定的。對我來說,不僅僅是工作,還有你的家庭生活、健康和心理健康,沒有任何事情比這更重要。聽起來你是在談論你的父親。我爸爸的背景非常有趣。我媽媽也是,他們的背景真的很瘋狂。直到我長大後,我才意識到這有多瘋狂。我的童年早期,當我的父母在上學的時候,我們非常窮。我的父母是學生,依靠學生貸款和獎學金生活。我們沒有錢。然後在我12或13歲的時候,我爸爸成為了一名醫生,事情開始改變。我們並不富有,但生活變得相當舒適。真正重要的是我父母在貧窮時期所必須有的節儉,即使在他們開始賺一點錢之後,這種習慣依然留在了他們身上。他們並沒有買藍寶堅尼。不,我們是在一個非常樸素的房子裡長大的。那是座不錯的房子,我們也進行了一些體面的家庭假期,但我們總是過得遠低於我們的能力,遠低於我們的能力。這讓你困惑嗎?因為你一定知道你爸爸有錢。是的,特別是在我大概16、17歲的時候,我能了解到一名醫生的收入。你可以去查一下並計算出來。然後我那個年紀時,我確實有一點看不起我的父母,因為我想,我知道你們能負擔更好的車子。我知道你們能買給我更好的聖誕禮物。我知道我們能負擔得起更大的房子。你們現在不這樣做,是因為你們心胸狹窄。我想那是我的觀點。然而大約十年前,這一切開始恍若明亮。這並不久遠。我的爸爸是一名急診醫生,這是你能想像的最有壓力的工作之一。每天都有病人死在你手上。他做了這個二十年。在二十年的夜班後,眼看著孩子們每週死在自己手中,他說他受夠了。這太多了。他已經付出了代價。他做了二十年。他說,我不幹了。我將退休。他能這麼做的原因是因為他積累了很多錢。他的生活開支遠低於他的能力。他的儲蓄率非常高。當他醒來說,我想結束的時候,他就結束了,就是這樣。如果你把這和其他許多人,包括他的某些同事相比,他們在六十歲時也感到心累,這些人也因為二十年病人死在自己手中而感到心累,他們想退休卻無法做到。因為他們擁有更大的房子,因為他們擁有更好的車子,而我認為那是在我們長大時應該擁有的。而當他們辭職,進入人生的下一階段時,他們變得更加幸福。這是一切都發生在十年前。我那時快二十多歲了,終於明白了。他一直很節儉。他儲蓄了很多,這讓他變得獨立。
獨立讓他比任何車子都要快樂,
比任何大房子更快樂。
所以我想,這或許是快樂的關鍵之一。
快樂是你能想像的最複雜的主題。
但其中一個大拼圖就是獨立。
對此有很多研究,
研究顯示讓人們在生活中真正快樂的因素之一
就是對自己所做的事情有掌控權。
而影響這一點的反面則是
使人們在生活中非常不快樂的原因。
就是對於未來發生什麼事沒有掌控權,
對於自己的日程沒有掌控,
去哪裡工作,
是否會被裁員,都沒有控制。
擁有不確定性對你的生活來說是一個巨大的負擔和重擔。
這關於你的健康,
絕對如此。
對我的父親來說,這也是一個大問題。
他在這種情況下工作了二十年,
熬夜班對健康非常不好,
這完全不是很好。
所以,能夠擁有經濟能力,
隨便哪一天醒來說,夠了,
我不再做這些事,這是非常重要的。
我在閱讀有關自主權的研究,
因為我試圖弄清楚
要在職業上喜愛你的工作,
你需要具備什麼。
我歸納出了這五個要點,
其中一個就是自主和控制。
我這樣得出的結論是因為我讀了研究,
在那些工作自主權和控制感很低的工作中,
人們出現了生理方面的後果。
他們被診斷出疾病的可能性更高,
經歷的壓力大幅增加,
心血管問題和心臟病的可能性更高,
這是普遍人類的最大致死原因。
我想,見鬼,
生活中缺乏控制會使你的身體崩潰。
是的。
這是我認為每個人都經歷過的事情。
如果他們在生活中遇到非常有壓力的情況,
上床時感到疲憊,
你可以感覺到心臟在狂跳。
壓力的生理反應是巨大的,
是相當巨大的。
如果你每天都有這樣的情況,五年、十年、二十年、三十年,
算了吧,
真的,算了吧。
這是約翰·D·洛克菲勒的一句很棒的名言。
他是世界上最富有的人,
我記得他活到了99歲,那個年紀,
其實是97歲。
他的醫生談到了他的長壽,
醫生說,引用:
他從來不讓任何事情困擾他,
他花了很多時間在外面,
他在仍然有點餓的時候就離開桌子,
這就是他的長壽秘訣。
而當你閱讀他的傳記時,
你會發現這是多麼真實。
無論他生活中發生什麼事,
在你能想像的最具壓力的商業環境下,
這些從來沒有困擾過他。
他只是說自己有冰冷的血液,並且可以繼續下去。
所以我確實相信這絕對是保持身體健康的關鍵之一,就是降低壓力。
而生活中並沒有太多其他事情
會增加你的壓力,
比起對自己生活中的事情失去控制。
自由,這是你書中的第七章。
這是使人們快樂的最廣泛的生活方式變數。
做一些你熱愛的事情,但在你無法控制的時間表上,
開始感覺和做一些你厭惡的事情一樣。
心理學家稱這種現象為反應性。
沒錯。
我認為有許多最好的例子,
是那些每年賺三千萬或五千萬的CEO,
但他們對時間完全沒有控制權。
他們每天的每一秒都被他人安排和要求。
他們不得不做一些他們不想做的事情。
如果他們醒來感到疲憊,那也沒辦法,
你今天得去開會。
如果他們醒來精疲力竭,那也沒辦法,
你必須去中國成交這個交易。
他們沒有控制權。
而相比之下,那些賺得少得多的人,
卻可以隨心所欲地醒來,
隨意做自己想做的事情。
你想和朋友聚會,
你想賴床,
你想在兩點打個盹,
隨便你想做什麼。
我覺得在這方面非常突出的那個人是沃倫·巴菲特,
他是年薪達到天文數字的CEO,
他有一百億的身家。
但如果深入了解他的日程安排,
完全控制,百分之百自主權,
可以隨便做他想做的事情,整整一天。
他想做的就是起床去工作。
但他有效地委派了工作,
可以做任何他想做的事情。
這不僅是他商業成功的關鍵,
也是他健康和生活成功的關鍵,
為什麼他93歲依然如此旺盛。
– 當你提到那位年薪三千萬的CEO,
但被日程拖著走的時候,我在思考我的日曆。
老實說,這聽起來很像我。
我覺得我在職業生涯中越成功,
我的日曆每一分鐘醒來時,
我就像是那些小方框的木偶大師
拖著我四處走,幾乎沒有什麼,
我大約一個月前也跟我的助手說,
索菲,請你幫我一個忙,
能不能幫我設一個30分鐘的午餐時間?
因為我完全沒有吃飯。
能不能每天在同樣的時間中午設好這個?
– 這樣你就可以喘口氣?
– 是的,這樣我就可以有一小段時間什麼都不做。
還有,我現在加進去的另一件事是,
我有私人教練每週七天,
我剛將這個安排進我的日曆。
在那之前這只是個附帶受益者,
對我來說一切都是如此。
嗯,對我並不是如此,因為我的工作是為我而做的,
但是這是在所有我的優先事項都完成後獲得的剩餘時間。
我確實會反思這一點,想著,
到底什麼時候會停止?
因為顯然並不是我賺了錢時會停止,
因為我已經有了錢。
而且,我究竟有多少控制權呢?你知道我有時會怎麼做,我想我注意到了自己的這一點。我有時會取消一些事情,只是為了向自己證明我仍然有控制力。- 看,這很好。這是一件好事。納西姆·尼可拉斯·塔勒布說過一句名言,他說,當你拒絕的金錢的價值比你接受的金錢更美味時,你就是富有的。因此,當有人來找你做生意時,你會說,謝謝,不需要。當拒絕這個交易對你來說比接受這個交易更讓你滿意時,這對你來說感覺更好,這就像是富有的一個定義。另一個塔勒布的名言是,世界被平均劃分為兩類人,一類是不知道怎麼開始賺錢的人,另一類是不知道什麼時候該停止賺錢的人。我認為很多在觀看這個的人,尤其是我們這個領域的人,往往屬於後者。他們擁有他們想要花的所有金錢。或者可能沒有那麼多,但他們擁有的金錢比他們曾經想像的還要多。但是對於他們所設定的每個目標,哦,當我的淨資產達到X時,我所有的問題都會消失。一切都會感覺很好。然後他們達到了X,他們卻不斷地把目標推得更遠。所以在書中,最難的財務技能就是讓目標停止移動。這是世界上最難的事情。對每個人來說都很難。因為幾乎每個人都認為,如果我的淨資產或收入達到這個水平,我就會很好。我會覺得很好,沒有更多的問題。我每天早上醒來,臉上都帶著微笑。如果你夠幸運,或者你工作努力使自己的淨資產達到那個水平,朋友們,實際上並非如此。你只會不斷推進,不斷推進,永遠推進。難道他們沒有進行研究來測試,在分析人們的目標推到未來時,甚至當他們是億萬富翁的時候?我的意思是,以下是最廣泛的框架,這方面已經有研究。如果你看今天的美國,經過通脹調整後,平均家庭的收入是1950年代的兩倍。經過通脹調整後,平均家庭的收入比那時翻了一番。而我們的快樂卻在減少。試圖測量快樂的統計數據隨著時間變化,但這並不是一件容易的事情,可是我們今天的快樂比以前少了。這就是為什麼像“錢能買到幸福嗎?”這個問題的回答是,能,並且在某種程度上確實如此。就像生活在絕對貧困中的人沒有覆蓋基本需求的人快樂。隨著時間的推移,當社會變得更富有,而你卻與別人比較,或許平均美國人的收入翻了一番,但他們的鄰居、同事和兄弟姐妹的收入也翻了一番。因此,你會自動地適應這一點。我曾提到過洛克菲勒,約翰·D·洛克菲勒,他在1930年代去世。經過通脹調整,他在世時的財富幾乎達到5,000億美元。但在他的生活中,他從未擁有青黴胺、阿莫西林、護膚霜或小兒麻痺疫苗,清單上的所有這些東西幾乎每個人今天都能利用。但你不能說今天的普通美國人生活得比洛克菲勒好,因為我們擁有所有這些他從未擁有的技術。因為我們只是看著別人擁有的東西,然後假設那是基準。因此,你可以想像一個世界,我的孩子們、我的孫輩們,賺的錢是我收入的兩倍,經過通脹調整,但他們卻並不因此更快樂。因為新技術,無論是什麼,以至於你我看起來像魔法的東西,將成為他們的基準。而這始終如此。如果湯瑪斯·傑斐遜或其他人來到2023年,他會因我們擁有的新技術和醫學發現而暈倒。而這些是你我根本不願花一秒鐘感激的技術,因為我們已經將它們視為新的基準。這讓我想起你即將於11月出版的新書,我之前在這個播客中為許多書籍推廣過,但這是我最喜愛的書之一。它如此容易閱讀,並且如此引人入勝,因為你是這本書中的那些作者之一,並意識到讀者所生活的世界,他們都很忙,想要得到重點,想要你給他們的不是多於一個字。這是如此的出色。你在這本書中正好談到了這一點。你說,快樂的第一條規則就是降低期望。沒錯。而這正是你所說的,因為比較是快樂的小偷,因為它提高了我們自己的期望對吧?如此一來,我們的快樂也隨之消失。是的。對於人們來說,似乎是反直覺的,因為如果你想變得快樂,對於大多數人而言,似乎是如果你想要更快樂,就需要雄心,更需要,想要賺更多錢,工作更努力,或者有更成功的創業等等。這是對的,但那只是方程的一半。方程的另一半是保持低期望。所以上述兩者之間的差距,就是隨著時間推移真的能帶來快樂的差距。你是如何學到這一點的?我想這只是,幾個小故事真的讓我印象深刻。第一個我喜愛的故事就是斯蒂芬·霍金,已故的物理學家,無誇張的說,是有史以來最聰明的人之一。他真的是一位絕對的天才。當然,令人心碎的是他患有運動神經元疾病,整個身體癱瘓。他對自己的身體毫無控制。
他透過電腦講話,身體裡一個肌肉也沒有動過。
他真的能自己控制嗎?
所以,他的生理狀況,
這是你能想像的最糟糕的生活之一。
在他去世前幾年,他接受了《紐約時報》的專訪。
在訪談中,他談到了自己有多快樂,以及生活多麼美好。
《紐約時報》問他,
他們問,他的快樂秘訣是什麼?
如果有誰有權抱怨生活,那就是那個人。
而他卻在談論自己有多幸福。
他說,當他21歲時,期望降低到零,
那時他得了病。
他說,從那之後的一切都是額外的收穫。
這就像是,這個人的生活,
最終以一種大多數人觀看時會說,
那是你能想像的最糟糕的情境之一。
而他可能比你我更快樂,
因為他的期望低到幾乎沒有,
以至於早上醒來,
看到日出,能去工作,
能與人交談,對他來說都是一種神奇的恩賜。
我意思是,你可以想像,不需要過於陰沉,
但想像一下你躺在病床上,
醫生非常肯定你明天會死。
假設你能再多活一天,
那個日出會是什麼感覺?
再多握住你妻子的手一天會是什麼感覺?
光是因為你的期望非常低,
這一切都讓你覺得驚艷。
所以,生活總是如此。
你會看到很多人過著擁有一切的生活,
擁有金錢、優秀的家庭、
健康、美貌,所有你能想像的東西,
卻因此不快樂。
那是因為他們擁有的一切,
讓他們的期望不僅僅停留在那個水平上,
甚至可能超越它。
因此,如果你的期望增長得比你的收入快,
不管你賺多少錢,都不會對金錢感到滿意。
你可以每年賺十億美元,
但如果你需要和想要的卻是十一億,那你就會覺得自己還是破產的。
你會覺得自己窮困潦倒。
相反的情況也成立。
有些人年收入五萬美元,
但如果他們只需要四萬就能感到快樂,那他們會很滿足。
他們感覺很棒。
所以,我認為這是如此重要的原因之一,
因為管理自己的期望比管理你的環境
在提高收入、增加投資回報方面
更在於你自己的掌控之中。
並不是說你不能控制提高你的收入。
你當然可以雄心勃勃、聰明和創業,
但在你腦海中去做,說我會嘗試少想想,
這樣的控制更在於你自己。
這是一種心理練習,並不是說這很簡單。
這絕對不是簡單的事情,
但你對這件事擁有完全的控制權。
所以,從實際的角度來看,
要怎麼才能保持自己的期望低於自己的環境呢?
有一個對我影響深刻的事。
我們在洛杉磯真好,
因為這個故事發生的地方就是這裡。
我在洛杉磯的五星級酒店當了整個大學時期的代客泊車。
所以我當時年輕,19到24歲。
一天到晚都是人駕著法拉利、
蘭博基尼、勞斯萊斯開進來。
而有一天我突然領悟到。
我還記得那一刻,
因為那就好像突然一下子讓我明白了。
每當有人駕著勞斯萊斯或其他名車駛入時,
我從來不會看著駕駛者說,這個人真酷。
像,哇,看看他,他真了不起。
我做的是把自己想像成駕駛者。
然後我想,如果我是駕駛者,
人們就會覺得我很酷。
然後我想,等等,你不覺得這裡有種脫節嗎?
沒有人關心駕駛者。
但他們想成為駕駛者,
因為他們認為人們會因此關心他們。
一旦你意識到這一點,收穫就是
沒有人像你一樣在想你。
沒有人像你一樣在乎你的東西。
沒有人像你一樣關心你的車、你的房子、
你的衣服或你的珠寶。
因為在他們即使看著這些東西的時候,
他們看著你的車,看著你的房子,
其實他們在做的只是想像自己擁有那輛漂亮的車。
他們並沒有給你任何認可。
他們只是想像自己擁有它。
一旦我意識到社會上正在進行的遊戲,
一旦你認識到那是遊戲,
你想要炫耀的渴望就會急速下降。
當然,我喜歡好的東西。
我喜歡好車。
我想要一些漂亮的衣服。
我住在一個不錯的房子裡。
但一旦你意識到這一點,這種渴望就會下降。
我認為,任何人都能擁有的最有價值的財務技能就是不需要去取悅他人。
如果你不需要去取悅他人,
那就是你資產負債表上價值十億美元的一項資產。
因為整個社會,乃至個人
都趨向於怎樣才能引起別人的注意?
我怎樣才能對別人炫耀?
怎樣才能讓他們更喜歡我?
我既同意又理解,
但同意和理解與能夠實踐是不同的。
我認為在社會層面,這永遠會如此,
隨著時光推移,永遠不會改變。
如果你能在個人層面控制好邊緣,
這對你的生活將是巨大的幫助。
一件重要的事情是,如果你是個年輕人,
並且正在尋找伴侶、情人、男朋友、女朋友、妻子、
丈夫等等,那麼你看起來真的很漂亮、
能夠發出信號,並展現你的孔雀羽毛是重要的。
我明白這一點。
我在過去也這麼做過。
一旦你在職業和人際關係上更為穩定,如果到那時你仍然執著於給他人留下深刻印象的欲望,那就是一種破裂。那時,在你的生活中,它純粹就是一種巨大的損失。因為你在試圖向那些你不需要或不想讓他愛你的人炫耀。
沃倫·巴菲特有一句很好的名言,他說:「成功的定義就是那些你想要他們愛你的人愛你。」所以對我來說,那幾個人就是五個人。就是我的父母,我的妻子和我的孩子,僅此而已。這就是我想要讓其愛我的人。如果他們愛我,我可能擁有了我所能獲得的90%的幸福。而如果他們不愛我,那麼我永遠不會獲得超過10%我所能獲得的幸福。
在這一章講到幸福的時候,你也提到了你的朋友布倫特,以及他對婚姻的理論。是的,我的朋友布倫特·比肖有一個很好的婚姻理論,他說:「婚姻的運作僅在於雙方都希望服務對方,並不期望任何回報。因此,你每天早上醒來都會說,‘我想要服務我的伴侶,但我不期望他們給我任何回報。’」如果你們同時做到這一點,雙方都會感到驚喜。因為發生的事情是,我並不期望你為我做任何事情,但你卻做到了,反之亦然。你們每天早上醒來時,都會想,「你為我做了那件事。你在這裡幫了我。你在那裡體貼我。」這感覺很好。你超出了我的期待。你超出了我的期待。我認為任何婚姻或職業的崩潰,無論是什麼,都是當你變得依賴的時候。沒有什麼比依賴更能破壞愛了。而真正的依賴,就是你的期望如此之高,以至於你醒來時會說,「我期望你為我做這件事。我期望你幫助我。我期望你服務我。」這只是你在那段關係中的期望極其之高。
這就像期待某個外部因素,在這種情況下,就是你的伴侶,在某種程度上來給你驗證。這有點回到了你談到的關於金錢的觀點,為了停止炫耀並專注於那五個我們想要讓其愛我們的人,我們需要了解並理想地解決我們對於確認需求的毒性關係。而這,我想引到了你書中第一章,你講述了我們對金錢的故事以及它們的來源。令我感到困惑的是,當你走進低收入區時,會發現那裡的賭博商店更多。
是的,我可以證明這一點。當我18、19歲的時候,我在偷盜披薩來養活自己,做了各種各樣的事情。當我獲得學生貸款時,我在大學裡待了一天,他們就給了我第一筆學生貸款。我不認為我以前提過這件事。我將所有的款項都用於了一個賭注,並在那場足球比賽的第六分鐘輸掉了。我不賭博。你當時需要這筆錢來支付學費嗎?那筆錢在那時就消失了。我需要那筆錢來吃飯。是的,沒錯。我沒有錢,但我並非來自富裕家庭。我的父母在我上大學時給了我50英鎊,我從學生貸款中得到了大約1,000英鎊的資助。我當時對金錢的使用非常不負責任。當我獲得金錢的時候,似乎一切都平靜下來。我變得非常長期且耐心,做出非常負責任的決策。我停止了購買奢華的東西。至於現在,我甚至連電視都沒有。
我也很相似。我覺得我擁有的錢越多,對物質的渴望就越少。當我這麼說出來的時候,我就會想,「哦,絕對如此。」這是為什麼?為什麼在我們少的時候,我們會對金錢如此不負責任?我認為這裡有兩個方面。我的一個理論是,每個人都想在這個世界上獲得尊重和讚賞,這有兩種方法可以達到。你可以通過智慧、愛或幽默獲得尊重和讚賞。如果你沒有能提供給世界的東西,那麼你就會依賴你的物質財產來獲得。所以如果你能通過商業成功、智慧、愛或友誼來獲得尊重和讚賞,那麼很好,你將得到它,並且會滿足那個需求。如果你無法從這些方面獲得,那麼你就會想,「好吧,那就炫耀我的車吧。這就是我所有的。」我認為這是一個方面。
因此,隨著你變得越來越成功,你炫耀的慾望會減少,因為你正在通過那些非物質的事物來獲得尊重和讚賞。這另外一方面非常重要的是,我幾年前看到一個統計數據,說美國最窮的10%的人購買了美國大約80%的彩票。這些人幾乎無法養活自己。最低的10%的人,實際上是在掙扎著保持食物供應,也無法提供一個穩固的住處,卻依然大肆購買刮刮樂。而當你聽到這一點時,第一反應可能是「這些人真是傻瓜」。你在幹什麼,笨蛋?也許這是正確的反應,但我開始思考,可能如果你試著站在這些人的立場上,他們可能會這麼說。如果你被困在一份低收入的工作中,並感覺沒有出路,覺得沒有機會晉升,無法成為創業者。你覺得自己被困在這種情況下,購買一張彩票可能是生活中唯一給你一點希望的事情。這可能是你逃脫的唯一機會。
這可能不是你我所感受到的事情,因為至少我們覺得自己或許還有其他的機會。你說得非常對,因為當我賭博的時候,我當天所做的事就是在我所賭的結果出來之前,我會上RightMove和AutoTrader看看如果我贏了會買什麼東西。我覺得有一種感覺就是,如果你陷入人生的低谷,並且感到這個世界不公平,而這很常見,或許這就是正確的心態,但如果你感到世界不公平,那麼自然會想,「既然這世界不公平,我也不妨作弊。既然世界不公平,為什麼不呢?我也不妨作弊。」我認為,這在某種程度上能解釋貧困與犯罪之間的關係。那個字「希望」是如此真實。我也覺得這是真的。這只是希望的一瞥,因為即便它只有0.00001%的機會,若這是你一天中唯一讓你微笑、讓你覺得有一絲希望的事情,那麼我理解他們為什麼這麼做。我還經常思考的另一件事是,如果你在低收入的工作中,夜班工作而精疲力竭,還要換乘三輛巴士送孩子上學,那麼如果那一天唯一給你帶來一絲快樂的就是一根香煙和一些酒,我可以理解。我完全理解。這也是健康與貧困之間的關係,很多也是如此。因此,對於那些更有能力的人來說,俯視這些人,指責他們在生活中做出的所有錯誤決策是非常容易的。但我認為你低估了渴望擁有一絲希望、一絲快樂的程度,如果這些感覺是你唯一的希望和快樂的渠道,也許這能解釋其中的一部分。那麼,讓我們對話一下18歲的史蒂夫,他曾在那間小房間裡,桌上堆滿了所謂的地方法院判決和執達主任的信件。根據你對於金錢和金融的所有了解,你能給那些可能每月賺一千、一千兩千美元、勉強支付房租,幾乎沒有剩餘錢的人什麼建議?在你看來,從這種情況轉變成富裕的最佳途徑是什麼?我認為在低收入的層面上思考的最佳方法之一,我之前稍微解釋了一些,但深入挖掘就是,讓你生活壓力的很多原因是因為你對自己所做的事情沒有控制權。如果你把每一美元的儲蓄都看作是你擁有並且可以控制的一部分未來,那麼這種心態的轉變可以是相當劇烈的。這就像是一張逃脫的票。逃脫的票不是更好的車子,不是更大的房子,不是更好的衣服。逃脫的票是獨立。這將會給你帶來更好的職業,讓你更快樂,讓你更健康。而唯一能給你獨立的,就是擁有足夠的儲蓄,這樣你可以選擇你想住的地方,也許甚至選擇你想做的工作。某個時候,當你退休,或者如果你生病,這不會立刻摧毀你。擁有那種獨立感會減輕你肩上的負擔,超過你生活中能做的任何事。存錢。就這樣。這個章節的標題就是「存錢」,因為你無法更明確或更直接地表達這個意思。就這樣。他說有三種類型的人,喜歡儲蓄的人,認為自己不能儲蓄的人,和認為自己不需要儲蓄的人。沒錯。三種類型的人。你是哪一種類型?那些喜歡儲蓄的人,那些認為自己不能儲蓄的人,以及認為自己不需要儲蓄的人。我告訴你,我在生活中曾經是所有三種類型。這很有趣。我一直是一個儲蓄者。不,我不是。而且,我覺得實際上改變自己的本性是非常罕見的。真的嗎?在天性和後天的光譜上,我實際上認為,這有點令人失望,但這不是談論起來有趣的話題,但在天性與後天的光譜上,我認為很多金錢是天性。沃倫·巴菲特談到那些有金錢智慧的人,這意味著他們不是明白就是不明白。如果他們明白了,他們會立刻理解。如果他們不明白,他們永遠都不會理解。我其實不相信這麼絕對。查理·芒格將其解釋為,當向年輕人解釋財務問題時,他們要麼立即理解,要麼根本無法理解。他的說法太過絕對了,我認為。我不認為這麼絕對。但在天性與後天的光譜上,是80/20?是70/30?我認為可能在這個範圍內。那麼,讓我給你一個反駁的論點。正如我所說,我曾經是……認為自己無法儲蓄的人,因為我沒有錢。我只想,“哦,你知道,但我本可以儲蓄的。”現在回顧,我知道我本可以儲蓄。我可以儲蓄一小筆錢,但我不認為儲小數額有價值。我不了解複利的法則,這我們肯定會討論。我也曾經是儲蓄的人。我也曾經是認為自己不需要儲蓄的人。我經歷了所有三種情況。我的反駁則回到你早年的一個故事,你的兩個朋友在滑雪旅行中去世。而這也與你在新書《依然如故》中所說的有關,你談到生活中有時候,如同跌入谷底,是改變我們生活的最大動力。
所以我把這兩件事情放在一起,回想起我年輕時在滑雪旅行中失去兩位朋友的那一刻。這對你的風險偏好和態度產生了影響,因此也影響了你對金錢的態度。是的。那到底發生了什麼?我在加利福尼亞的湖塔霍長大,從小就滑雪,還是一名競技滑雪者。在我整個童年和青少年時期,我每週滑雪六天,每年十個月,遍及全世界。那段時光真的很好。大約有12名隊員在Squaw Valley滑雪隊。我們從小一起長大,一起度過了整個人生。當我17歲的時候,這是2001年,我和兩位最好的朋友,Brandon Allen和Brian Richmond一起滑雪。我們會違法滑雪,這是不應該做的。我們會鑽過寫著「禁止進入」的繩索,然後在禁止滑雪的地方滑雪,因為那裡有很多好的滑雪路線。當我們這樣做的時候,我們被帶到一條後山的道路上,我們必須搭便車回去。當你在禁止滑雪的地方時,沒有纜車可以乘坐。你必須搭便車回去。所以在2001年2月的某個早晨,我們三個人這樣做了。我記得非常清楚。即使21年、22年後,我依然能感受到,那種感覺是我一生中最奇特的。因為當你被雪崩撞到時,地面不是推著雪來讓你的滑雪板獲得摩擦力,而是地面在把你推開。突然間,你在滑雪,一切都在你的掌控之中,然後突然間,砰,你就完全失去了控制。地面在推著你。這可能與在地震中站在地面上的感覺相似。地面在推著你。不過那是一場相當小的雪崩,可能只到我們的膝蓋,很快就結束了。然後我們在山腳下幾乎是像打高五一樣,對此一笑置之,然後繼續我們的日子。我們回到基地小屋。我們搭了便車回來。布蘭登和布萊恩說他們想再來一次。他們想再滑一次。我說,嘿,無論出於什麼原因,我就是不想去。因此我說,嘿,不如你們再去一次,我開我的卡車回來接你們。我們就這樣計劃著,分道揚鑣。他們去滑雪了。我回去脫掉滑雪靴,跳進卡車去接他們。20、30分鐘後,我抵達接送點,但他們沒有出現。我知道我們滑下山只需一分鐘。所以20分鐘後,我知道他們不會來了。我並不擔心。我認為他們已經搭便車回家了。但等了20或30分鐘之後,我就離開了,回到小屋。我原以為他們會在那裡,但他們卻不在。我仍然沒有真正擔心。當時我們沒有手機,人們和外界保持聯絡是很自然的。如果你不知道朋友在哪裡,那並不是什麼大事。所以我們就這樣過了一天。我開始稍微擔心了。我記得我停在布蘭登的家,想去確認他在那裡,但他也不在。我還記得打電話給他,留下了語音郵件,並說道:「我希望你沒事,兄弟。」這是我最後的話。我記得這很清楚。那天過去,到了四五點鐘,布萊恩的媽媽給我打電話,她說,布萊恩今天沒有去上班。你知道他在哪裡嗎?我告訴她發生了什麼。我說,我們滑了Squaw的後面,搭便車回來。我原本打算去接他們,但他們沒有出現,至今未見。我還清楚地記得布萊恩的媽媽說,「天哪!」然後掛斷了電話。於是我們開始擔心了。我們打電話給警察。警察並沒有非常重視這事,因為他們認為嗯,他們出門派對了。他們和一個女孩私奔了。就這樣並沒有太擔心。然而我們最終還是讓搜尋救援聯繫上了。搜救人員用探測桿找到了布蘭登和布萊恩,他們被埋在六英尺的雪下。他們已經被一場巨大的雪崩奪去了生命。因此,我認為幾乎所有聽這個故事的人,肯定也有失去過自己親近的人,某個你愛著的人的經歷,因此我知道這樣的經歷並不獨特。但這是我第一次經歷失去,也是我一生中發生的第一件壞事。所以這對我產生了巨大的影響,並且有許多收穫。我想在那個時候我並沒有認知工具去拼湊發生的事情或是從中學習到任何東西。但隨著年齡增長,回想起來,我彷彿組織起了所有這些領悟,明白了這對我造成的影響、使我變化的原因以及從中得出的教訓。我在書中提到的一個思考點是,我決定不與他們一起滑第二次完全是個毫無思考的決定。那一決定毫無深思熟慮,並不是成本收益分析,也沒有思考周全,但卻是我一生中做過的最重要的決定。如果我和他們在一起,100%肯定我會死。我和布蘭登及布萊恩滑過的坡道數不勝數。我有多少次拒絕和他們一起滑第二次呢?或者說你們去吧,我先回去?幾乎沒有。唯一的一次這樣的決定卻拯救了我的一生。因此,這讓你真實地意識到世界是多麼脆弱。每個人都認為,哦,你會對你的人生大決策投入大量思考,以確保你在生活中取得成功。
你上大學的地方,你的職業將會是什麼,
你娶誰,
這些都很好。
但世界懸於一線之間。
還有那些微小而無知的決定,
也許是你今天所做的決定,或許是
什麼時候過馬路。
也許是你什麼時候離開去上車,
這些都能徹底改變你的人生軌跡。
所以,一旦你接受了這一點,
明白世界是多麼地懸於一線上,
我認為這會使你在對未來的預測上,
變得更謙遜。
經濟會怎麼樣?
誰會贏得選舉?
我的生活、我的職業、我家庭將會怎樣?
我們對此一無所知。
我們沒有任何想法。
因為我們只會想著那些重大決策。
我們無法拼湊出混沌理論,
比如我在錯誤的時刻上了車。
我遇到了錯誤的人,或是我遇到了對的人。
或者我決定不再跑第二次。
我們無法預測這些事情的影響。
因此這也對我產生了很大的影響,
只是想想我們有什麼資格自欺欺人。
認為我們能預測下次衰退、
預測我們的職業在十年後會是什麼樣子。
我們能預測婚姻會持續多久、
能預測我們還能活多久嗎?
我們無法做到,沒有人能做到。
因為我們無法預測這些微小事件的瘋狂程度。
而這與投資息息相關,不是嗎?
因為大多數自認為是投資者的人,
無論是把幾個便士投入加密貨幣還是其他,
都認為他們可以預測未來。
而這就是大多數人賠錢的地方。
想想過去兩代人對美國經濟來說最大的風險。
COVID?
我是說,這是其中之一。
其他的還包括珍珠港事件、9/11、COVID。
還有可能是2008年雷曼兄弟無法找到買家,
這引發了2008年的金融危機。
那些風險都無法相提並論。
並且,每個故事的共同特徵是,
沒有人預見到這些事件的發生。
這些事件發生之前,不會在任何報紙上出現。
它們沒有出現在任何經濟展望中。
沒有人在電視上警告你這一切即將來臨。
這些事件的共同特徵是它們的毀滅性,
都是在兩秒鐘內造成的。
未來也會這樣。
你可以保證,在接下來的一年,或我們生活中的十年裡,
最大的新聞報導和風險,都是今天沒有人談論的問題,
甚至是你我都無法想像的。
因為這一直都是如此。
從來沒有一個時刻,
最大的新聞報導是可以預見的。
未來將依然如此。
所以,這是另一個,
就是要接受世界是多麼脆弱。
有一句我非常欣賞的財務顧問卡爾·理查茲的名言。
他說: “風險是你認為自己已經考慮過所有事情後,
剩下的東西。”
你可以特意去思考生活中的所有風險。
不錯,這樣很好。
並且想著你要如何防範它們。
很好,這是一個好主意。
當你完成那個練習後,
剩下的、你未考慮到的才是真正的風險。
根據定義,我們永遠無法計劃或想像出
我們生活中最大的風險將會是什麼。
你也可以這麼說,
我認為那一章的標題是,
風險是你看不見的東西,或類似的東西。
風險是你看不見的。
風險是你看不見的。
這一點有些令人恐懼。
但這也是事實。
我認為有時候你可以把它表述為恐懼。
這也某種程度上是減輕壓力,
為什麼你要投入如此多的精力
去預測股市接下來會怎麼樣?
經濟下一步會怎麼樣?
為什麼你要建立一個預測模型
來弄清楚經濟在接下來的10年裡會怎麼樣?
當你看看過去的10或20年,
你怎麼可能預測到9/11或者COVID呢?
甚至像COVID這樣的事件,
比爾·蓋茨在2015年有一個TED演講,
他提到了對社會最大的風險是
一場病毒大流行。
所以並不是說沒有人預見到這件事,
但具體會在什麼時候發生,
會有多糟糕,
會不會把經濟關閉一週還是兩年?
這完全無法預測。
但也有很多其他的TED演講
說一切都會很好。
當然,當然。
還有更多。
所以總的來說,世界對此毫無頭緒。
我認為總的來說,世界每十年就會崩潰一次。
不完全是每十年一次,但平均下來,
大約每十年,
你對風險、不確定性和穩定性的所有看法都會顛覆。
那麼我該如何準備?
如果風險是我看不到的,那我該如何準備?
有另一句我喜歡的納西姆·塔勒布的名言,
他說:“投資於準備,而不是預測。”
所以與其去努力思考,
“我認為加密貨幣會發生什麼”,
“我認為股市會怎麼樣”。
不如確保你的財務有足夠的緩衝,
現金、流動性、對債務的恐懼。
因此無論發生什麼事,你至少都有一線生機
去抵擋並度過難關。
我經常想到的一件事是,
你的投資組合中應該有足夠的現金。
你應該擁有的現金數量,
應該會讓你覺得有些太多。
應該會讓你稍稍感到不適。
因為如果你只有足夠的現金
來應付你能想像的風險,
以及你能預見的風險,
那麼你每次都會錯過驚喜。
每一次的驚喜對你來說都是驚喜。
但如果你覺得自己擁有過多的現金,
那麼至少你就有一線生機
去承受像9/11、COVID、
珍珠港事件,無論是什麼。
當人們查看我的資產配置和投資時,很多人都會說,你似乎非常保守。你為什麼有這麼多現金?你在為什麼而儲蓄?我的回答總是,我不知道。我對自己在儲蓄什麼毫無頭緒。我們誰能假設自己能預測個人生活和更廣泛世界中的風險?沒有人能做到。準備的唯一方法就是擁有似乎過於安全的資產配置策略。你的資本配置策略是什麼?你如何投資你的錢?這是人們最想知道的事情。我儘量保持簡單,因此我整個淨資產就是現金、一棟房子和指數基金。還有一些現金股份,因為我身為董事會成員。就這樣,沒有其他了。我可以如此簡單清晰地總結一切。老實說,就是這樣。我甚至沒有20個銀行帳戶,只有一個銀行帳戶、一個經紀帳戶和一棟房子。簡單至極。
為什麼選擇指數基金?你的資本配置策略幾乎和我一樣。我也想談談房子的事情。但在讀了你的書之後,我停止了挑選股票。我把所有可用的資本投入到了指數基金中,除了用於創業。因此,我可能是50、60或70家公司的股東。我所有其他的可用資本都投資在指數基金裡。而且我在以太坊上有一個長期的重大持倉,已經持有大約六年,這給我帶來了很好的收益。就這樣。以太坊的投資也基於我經營的一家區塊鏈軟件業務。因為我觀察到,開發者在以太坊上建設的項目比其他任何區塊鏈都要多。所以這一洞察對我非常有利。即便在過去兩年的大幅下跌中,你仍然獲得了不少收益。是的。我認為你的書讓我明白,成功投資的標誌就是當你失去投資帳戶的密碼時。是的,完全正確。我實際上不認為你在書中提到過這一點,但每當我失去投資帳戶的密碼時,我都為自己感到驕傲,因為這意味著我已經很久沒有查看過它了。而且有趣的是,因為你今天要來,我想,哦,是的,我在這些指數基金裡有這麼多錢。我來查看一下。但我想,糟糕,我不知道密碼。很好。這就是你會做得好的原因。
這麼做的原因是,我並不是那種說「沒有人能打敗市場,因此使用指數基金」的人。我不相信這一點。我認為打敗市場是非常困難的,並且很少有人能做到。但我相信有非常聰明的人可以做到以及我認識的可以與之合作的人。之所以我不這樣做並不是因為我不相信這可以實現,而是因為我想在我的投資中最大化的變數是持久力。如果我能在一段時間內獲得平均收益,將會導致一種成功的程度,讓你絕對能進入前5% 的投資者。我父母就是一個很好的例子。我的父母是聰明的人,但他們確實沒有金融背景,對金融的興趣也很小。不過,他們已經投入指數基金進行定期定額投資將近40年了。如果你看看回報,他們從來沒有賣過任何東西,從回報來看,他們可能在專業投資者中位於前3%。
對於那些不懂的人,什麼是定期定額投資和什麼是指數基金?定期定額投資是指每個月不論經濟狀況如何,始終投資相同金額的資金。無論股市在做什麼,無論是經濟衰退、繁榮還是蕭條,你都會說,我每個月的第一天都會在股市裡投資100美元或其他金額。現在,大多數在工作上有401k的人即使不知道也在這樣做。他們每一張薪水都會扣除100美元或其他金額,並投入他們所擁有的基金裡,而他們不需要做任何事情。不管你知道與否,你其實已經在做這件事。而與之對比的是,有些人會根據自己對股市的感受來決定買入和賣出。我醒來,看著CNBC,決定賣出,之後感覺市場好一些再投入。這就是對比。
指數基金只是一個擁有數百或數千支股票的單一基金。如果它足夠多樣化,足夠大,實際上你的所作所為就是擁有一部分全球經濟,這是我對它的理解。裡面有數千支個股,比如特斯拉、蘋果等等。但實際上,你是在擁有一部分資本主義。
如果我是你的兒子,我說,爸爸,證明給我看這是一個比購買加密貨幣或我使用或喜歡的公司更好的長期財富創造策略,你會怎樣向你的孩子解釋?你在接下來的一年或五年能表現得好壞,對你一生賺取財富的能力不會有任何影響。所有重要的不是你能獲得的最佳回報,而是你能持續獲得的回報。所有重要的是你的持久力。你今年能否將資金翻倍或明年再翻倍無關緊要。所有重要的是,你能否持續這樣做50年?這就是復利的來源。預覽,自然,因為復利的公式是回報進行時間的冪運算。這不完全是這樣,但大概就是這樣。
所以在這個方程式中,如果你理解這個數學,所有的重擔都來自於指數。證明這一點。因為這就是指數增長的運作方式。就這樣運作。這真的就是指數的增長。給我一個案例研究,告訴我有人遵循過這一策略並獲得成功。好吧,這是我在書中使用的一種解釋方法。沃倫·巴菲特(Warren Buffett)99%的淨資產是在他60歲生日之後累積的。在他60歲之後,99%的財富是那個時期累積的。因為你持有得越久,數字就會越瘋狂。當他60歲時,我想他大約值30億美元。很多錢。是一位億萬富翁。但現在他90歲了,已經價值超過1000億美元。而且他已經捐出了大約1000億美元給慈善機構。因此,如果他沒有這樣做,他的資產會從30億變成200億,因為在那個時候,數字變得更加瘋狂。他的淨資產是1000億美元。所以如果他的淨資產在一年內增長10%,他可以賺取100億美元。這是他60歲時價值的三倍。所以當你看到像巴菲特這樣的人,他是個偉大的投資者嗎?他是一位偉大的股票選擇者嗎?當然。但是他成功的真正秘密在於他已經是個好的投資者80年了。如果他在60歲或50歲時退休,沒有人會聽過他的名字。他就像那些住在佛羅里達州、打高爾夫球的其他億萬富翁一樣,你可能從未聽說過他。他之所以成為家喻戶曉的名字,是因為他從11歲開始就一直在做這件事情,並且從未停止。正是這種耐力讓他變得如此富有,而不一定是年度回報。耐心。這是一件困難的事情。這也讓我想起了你在書的介紹中提到的清潔工羅納德·詹姆斯·瑞德(Ronald James Reid)的故事。是的。他在2014年去世,享年92歲時,擁有超過800萬美元的淨資產。而他只是一名清潔工。他是怎麼做到的?他從當清潔工時所能儲蓄的微薄薪水中,將其投入股票中,然後靜置70年。就這樣。這就是你需要的。這就是你需要做的。如果你在投資中有耐力並且能夠持續多年或數十年,你就不需要成為一個天才的股票選擇者。而且不僅僅是這樣。如果你有耐力,你會實際上成為97%或99%的天才股票選擇者。其中有趣的是,挑選正確的股票是困難的。而且這應該是困難的。我是說,沒有一個世界,會讓每個試圖超越市場的人都能成功。當然,這很難,就像成為一名NBA球員一樣困難。但是擁有耐力在很大程度上是你能控制的。耐心往往比每天挑選正確的股票要容易得多。我覺得有些人,天生就懂得,比如羅納德·瑞德和我的父母,他們不覺得耐心是一件困難的事情。但有些專業投資者為了試圖超越市場,每週工作80小時、堅持30年,卻做不到。不僅僅是一些,這解釋了他們中的大多數。即使是那些可以做到的人,可能每年也只會超越市場半個百分點或百分之一。但如果你能有耐力,這將比你成為一個非常成功的股票選擇者的收益更大。像是每年超越市場一個百分點的人,如果他能這樣做10年,那是驚人的。這就像是坐在拉什莫爾山上的投資者。但如果做到平均回報20年的人,將會擁有更多的財富。你做30年,就會變得非常富有。你會像羅納德·瑞德一樣,成為死後留下800萬美元捐給慈善機構的清潔工。但在羅納德·瑞德的案例中,你不會有點想說,聽著,兄弟,如果你銀行裡有八九百萬美元,你應該享受生活。你知道,這是一個我在書中有些遺憾的地方。我有點沒有明確表示這一點,但我讓他成為了一個榜樣。而我並不認為這是正確的。他不是我的榜樣。我認為他是一個迷人的故事,一個儘管沒有任何富有人士通常所具備的背景或技能,卻能變得富有的人。但你說得對,他住在骯髒的住所裡,並且是一名清潔工。這不是我的目標。所以我想過著美好的生活。我想要獨立。但是他是你能想到的最極端的例子。我希望我在書中能更清楚地表達這一點。許多人會圍繞養老金進行這個對話。在英國,我們可以從薪水中支付一些錢到我們的養老金裡。但我想很多人認為,天啊,當我60歲、65歲時,我想要富有。我想在25歲時就能富有。我想去拉斯維加斯,去享受生活,買好東西,獲得優秀的體驗。不是在65歲時。是的。現在這是真的。我認為有很多人。許多金融顧問會說,作為顧問,他們做的最困難的事情之一,就是讓客戶花錢。因為他們被訓練得要不斷儲蓄、儲蓄、儲蓄,當他們在65歲時退休時,卻不知道如何花錢。他們對如何花錢毫無頭緒。有位偉大的作家,我想你曾經邀請過他,是拉米德·塞提(Rameed Setti),他經常談論這個問題。你需要學會如何過上富裕的生活,並找出這對你來說是什麼。對某些人來說,對我來說,我的快樂狀態就是坐在沙發上穿著運動褲,讀書,和我的妻子散步。這就是我享受的富裕生活。而為了做到這一點,我需要獨立和自主。我可以整天這樣做。我可以在周三的下午這樣做。
拉米德經常談論可能是你豐富生活的概念。
我想對他來說,這意味著搭乘頭等艙和穿著漂亮的衣服。
他還提到他開著一輛看起來有些破舊的本田車。
但他卻是搭乘頭等艙,穿衣打扮得很體面。
所以,你需要找出那個能讓你快樂的小東西。
我認為很多人的問題在於社會告訴你
該怎麼做才能快樂。
你應該擁有一輛好車。
你應該擁有一棟大房子。
你應該穿著漂亮的衣服。
這就是社會告訴你要做的事情。
對於一些人來說,這或許是事實。
但對於像我這樣的其他人來說,我認為並非如此。
這些永遠無法讓我快樂。
真正讓我快樂的是獨立。
這樣我就可以做我喜歡的那些小奇特的事情。
所以我認為你只需要找出那些能讓你快樂的小事情,
而不是被社會強迫去做他們想讓你做的事。
知道什麼時候是夠的。
我認為一件最有趣的事情是,
我怎麼知道在我的生活中什麼時候是夠的?
我確實曾經成為那種外部敘述的受害者,認為我需要擁有這些東西
才能成為快樂的人。
但一個人怎麼知道什麼時候是夠的呢?
我想起我父親的故事。
有一天他醒來,顯而易見他已經做了這些事情夠久了。
他覺得他擁有的夠多了,因此他就脫離了那種狀況。
我想對於很多人來說,擁有獨立與夠的這個概念的一個重要點是,
即便大多數人是獨立的,他們每天醒來,想要做的事情仍然是去工作。
火焰運動(FIRE運動)中一個主要的問題是,
有些人決定成為超級儲蓄者,然後在31歲時退休,這無論如何都會有。
其實很多那些在31歲退休的人,
在退休後大約兩周後,就開始感到無聊。
如果他們這樣生活六個月,他們會變得臨床抑鬱。
因為對於大多數人來說,你想要有生產力。
你希望持續做事情。
所以擁有夠並不一定意味著你會停止工作。
這只是意味著你可以選擇只做你想做的工作。
有一個非常有趣的問題是,帕特里克·奧肖內西(Patrick O’Shaughnessy)經常問他辦公室裡的很多人。
他會說,如果你中了十億美元的彩票,
但你必須在這份工作上待下去,你成為了億萬富翁,但你不能辭職,
那麼在這家公司裡你想做什麼?
你會想要放棄什麼?
幾乎每個人都有這個問題的答案。
他們會說,如果我不需要錢,但我必須留在這裡,
我會想做這個專案,我喜歡做這個事情。
其他的事情對我來說都是胡扯。
所以在任何工作中,總會有一些事情是你想要做的。
會有某個專案,會有某個職位,
或者可能是成為一個藝術家等等。
並不是說你停止工作。
而是當你達到夠的時候,你可以選擇
你最終要做的事情。
往往在我們的生活中,當我們意識到為了夠而付出的代價時,已經為時已晚。
你知道,它可能是家庭,可能是健康等等。
我總是會反思,這不就是布羅尼·韋爾(Bronnie Ware)的說法嗎,
她訪問了在臨終床上的人,發現臨終者最主要的遺憾是
沒有為自己過上有意義的生活,工作太多,等等。
但那時已經在你的臨終床上了。
那時你什麼都做不了。
我經常思考這個問題,我會後悔什麼?
是的,我也在想這個問題。
我知道這樣想有點陰森,
但我在想,如果我明天躺在臨終床上,
我會後悔努力工作和存很多錢嗎?
我的答案是絕對不會。
我會感到非常高興,因為我知道
我的妻子和兩個小孩會過得很好。
相反的,我無法想像躺在臨終床上
看著我的妻子、八歲的兒子和四歲的女兒
並想著,「你們完蛋了。」
那將是我能想像到的最大遺憾。
所以我認為很多人會看著像我這樣擁有高儲蓄率的人
並假設我在臨終床上會後悔。
誰知道呢?
但我必須認為實際上會恰恰相反。
讓我感到快樂和滿足的事情
是照顧我的家人。
如果我明天走,我一秒鐘都不會後悔
不買的車,沒買的大房子,
或是不買的漂亮衣服,
我不會為不做這些事而後悔。
這是思考我們財務決策非常好的框架。
而且,很多人都在存錢去買一些
會貶值的無意義的東西。
你更願意留一點積蓄給你所愛的人,還是去買那輛藍寶堅尼?
還有一本很棒的書叫《死時擁有零》(Die with Zero),
書名基本上就自我解釋。
其中一個概念是,
即使你想要把錢給你的家人,
也不要等到你死。
不要讓你的孩子等著,或希望你死去
好讓他們能夠得到遺產。
在真正重要的時候就給他們,
對大多數人來說,這是在他們的 30 多歲和 40 多歲期間。
如果你等到90歲時死去
而你的孩子60歲才拿到你的錢,那這樣有什麼意義?
在他們需要的時候給他們。
當他們在養孩子什麼的時候,
那才是他們需要你的錢的時候。
我真的很喜歡這個概念。
我也會考慮到我自己的孩子。
這段文字的翻譯如下:
不過,針對這一點,
如果我只是給我的孩子錢,
那就像Chamath所說的,他們可能會很快就花掉。
想到這點,尤其是作為一個有很多現金可以給的人,我在思考,
因為遲早我會有孩子,
他們會說,爸爸,我想上駕駛課,
或者當他們18歲要上大學之類的。
天啊,我希望他們不要上大學。
然後他們可能會說,爸爸,我沒有地方住,
或者我找到了一個不錯的公寓,爸爸。
在那些時刻,
我是否該決定支付這些費用,因為我能,
還是因為他們需要經歷艱難的教訓而拒絕他們?
我與我的女朋友有過這樣的分歧,
我說,寶貝,聽著,
當我們有孩子時,他們就得坐經濟艙。
而她說,絕對不行。
對。
我說,不,寶貝,等他們,好的,我們達成協議。
我想到了大約他們12歲的時候,我會讓他們坐經濟艙。
這樣他們才能親自體會事物的價值。
你看,我們犯了這個錯誤。
我不認為我曾經談過這個,但大約一年前,我們搭飛機。
我兒子,那時候我想他大約七歲,
我們坐了頭等艙。
我們向他解釋這並不是正常的,
這不會是常態。
一旦他坐了,他回到家,
告訴了所有鄰居,告訴了所有朋友,
告訴了學校裡的每一個人。
在那一刻,我就想,我不能這樣,永遠不會再這樣了。
你可以看到,有人是多麼快就被寵壞,
或者用這來試圖向其他人顯示他們優越於他們。
這種期望。
那時我就想,不,不,
我們不能再這樣做了。
而且你改變了他的期望。
完全是的。
我到35歲的時候才坐頭等艙。
他七歲就坐了。
因此當我在35歲第一次坐的時候,
我記得有感覺,A,我賺的這些。
我為這付出了努力。
因為我之前坐了9000次的經濟艙,
所以這對我來說感覺特別。
所以我經常思考這個問題。
查理·芒格有一句很好的話,
他一位富有的朋友說,
「查理,如果我把我的錢全部給我的孩子,
這會毀掉他們的雄心嗎?」
查理回答說,「當然會,
但你還是得這麼做。」
那個人說,「為什麼?」
查理說,「因為如果你不這麼做,
你的孩子會恨你。」
我覺得這也像是,
查理·芒格的許多名言看起來都是黑白分明的。
他們的看法很極端。
但我覺得這大概有80%是真實的。
真的嗎?
我想是70%真的。
如果你是一個富有的人,
我不是在談億萬富翁,
如果你只是有一點中等的財富,
你可能在某一天會把它傳給你的孩子,
那麼你的兩個選擇之一,大致上就會影響到他們的雄心,
或者冒著某種矛盾的風險。
而且這總是取決於孩子。
就像我總是舉例說,
如果18歲的比爾·蓋茨、馬克·祖克伯格或伊隆·馬斯克
繼承了十億美元,
會不會對他們的雄心有任何影響。
這不會讓他們的達成目標減慢一秒鐘。
但對於大多數人,包括我自己,這會影響。
我當時是被不成功的恐懼驅動的,
而這是大多數人所驅動的。
我非常害怕找不到合適的職業,
無法成功。
這驅使著我。
有些人不需要這樣。
但我認為這是非常罕見的。
我認為絕大多數人,
如果你給他們一個輕鬆的生活,
他們會雙手擁抱這種生活。
賺錢和保持財富
需要兩種不同的技能。
你談到了一些賺錢所需的技能。
在你目前討論的當中,
我印象最深刻的一個想法就是
耐力、耐心,
無論市場上發生什麼,
無論波動性如何,
你都要冷靜耐心等待。
就這一點而言,我也記得在哪裡讀過,
可能甚至是你的書。
你知道,這太瘋狂了,因為
我對金錢的任何了解,
我現在都記不清我是從哪裡來的,
但其中大部分來自這本書。
大部分原則來自這本書。
我讀到的一件事情是,
沃倫·巴菲特會有五年不配置資本。
和他說的這句話,
「成為偉大的投資者最難的事情,就是能夠靜坐不動,什麼都不做。」
「坐在那裡什麼都不做。」
就是這樣。這是芒格的名言。
而他們現在正在這樣做。
巴克夏·哈撒韋公司,沃倫·巴菲特的公司,
現在大約有1500億美元現金。
這就是他們60年的整個歷史,
巴菲特和巴克夏·哈撒韋
就是積攢大量的現金,
等待10年的機會,全部投入,
然後再回去等待和積累現金。
瘋狂。
這就是他們的做法。
好的機會是罕見的。
當然了,它們應該是罕見的。
不應該讓任何人可以輕輕鬆鬆打開股票賬戶,
然後找到一生中的機遇。
這種機會十年才會出現一次。
那麼其他技能呢?
耐力、耐心,來賺取、獲得金錢。
對於普通人來說,
耐力和耐心是你作為投資者所需的99%。
因為投資於低成本指數基金的機會對大家都開放。
而這一點,你可以從手機上操作,就像你所做的那樣。
從手機上做。
開一個Robinhood賬戶,買一些指數基金。
任何人都可以做到這一點。
而且這並不總是如此。
20年前,只有那些有很多錢的人,
才能投資,能夠負擔得起經紀人,
並且與經紀人有聯繫。
而且你必須打電話。
你必須打電話。
你必須認識某個人。
即使如此,你還是要付出一筆荒謬的費用給那個人去做這件事。
紙張和各類物品的價格。
這真是一場笑話,距今已經20年了。
其實也並不是那麼久遠。
我認為人們對於事物的變化沒有足夠的感激或欣賞,
這些變化為每個人打開了機會的大門。
你談到保持財富的技能,
這與賺取財富的技能不同,
是基於生存的基礎。
財務上的生存。
並且忍受從現在到你生命結束之間將發生的各種不可預測的無稽之談。
我們之前談到過驚喜。
珍珠港事件、911事件,所有這些重大驚喜。
能夠忍受這些事情的能力
將幾乎占據你財務成功和投資成功的90%。
所以賺取金錢就像是一種樂觀主義,
並冒著風險。
就像對自己抱有樂觀,
全力一搏。
你需要這種心態來致富。
而保持財富正好相反。
你需要一定程度的保守。
你需要感到害怕。
你需要認識到面前所有未知的風險,
並擁有能夠讓你忍受和在財務上生存的資金配置和心態。
你同時需要這兩種技能。
假設你的孩子20歲了。
他正處於窘迫的境地。
你會告訴他去冒險嗎?
他沒有家庭。
他沒有抵押貸款。
他沒有狗。
在這個年齡,給他創造財富的建議是什麼?
實際上,我認為這有些違背直覺,
當有人年輕時,你會認為你會說:
「你面前還有50年的時間。
去全力以赴吧。」
但其實也是你生活最脆弱的時候。
你被裁員的可能性最高,
最可能改變職業,
最可能分手或離婚,
無論如何都是如此。
因此,對此你需要相當大的財務靈活性,
就是現金和流動性。
一旦你建立起一定的儲蓄,
無論對於不同的人那個水平可能是多少,
然後可以做一些瘋狂的事情。
我也認為關於職業的一些最佳建議,可能不是通用的,
但在你大學畢業、尋找職業時,
千萬不要選擇安全的工作,
通常就是大公司、藍籌公司。
要去選擇那些奇怪的公司。
去挑選一些瘋狂的東西,因為當你年紀大了,
當你40歲時,已經有兩個孩子和一筆抵押貸款,
你不會想去選那些奇怪的工作。
那時候你會想要穩定。
那時候你可能會想要那些有良好福利和穩定工資的工作,因為你需要那樣。
當你22歲,沒有任何束縛時,
不要去為高盛、蘋果或德勤工作。
去選擇那些奇怪的新創公司,
那裡你會學到一些完全不同的東西。
與那一點相關的是,在那些奇怪的新創公司,
你會靠近失敗,而失敗就是知識。
你會學到更多。
有許多人在大學畢業後選擇藍籌公司、安全工作,
這把他們放在一條非常可預測的軌道上。
你會當兩年的分析師。
然後如果你優秀,你會晉升為高級分析師。
接著會晉升為助理。
這是非常穩定和線性的。
這樣就像是限制了你所有的上行潛力。
或者如果你選擇了那家奇怪的公司,
你將會有兩種結果。
要麼公司會倒閉,你會從中學到很多,
要麼公司會蓬勃發展,你會從中學到很多。
然後可能在你40歲的時候,
經歷了所有那些後,
你才會想要穩定的工作,去大型公司。
真有趣。
當你說的時候,我在想,從你的桌子到CEO的距離隨著時間的推移可能需要拉遠。
是的,我認為這是對的。
沒錯。
而大多數人,如果你從反方向開始,或多數人根本不會這樣做,
如果你在穩定的公司開始職業生涯,
你可能永遠不會離開。
你會對那種穩定的薪水、穩定的福利上癮,
而且你永遠不會冒險去做其他事情。
也許這沒問題。
也許對某些人的個性來說,
這正是他們想要的。
但我認為那些在安全公司開始的人
會有更高程度的遺憾,然後他們得到金色手銬,無法脫身。
在他們40歲的時候,
當他們意識到想去工作在那家瘋狂的公司時,他們卻做不到,
因為他們有抵押貸款和兩個孩子,
而且他們正在儲蓄退休金,
在他們生命的那個階段,他們根本無法承擔風險。
你引入了這個尾部、長尾的概念。
這改變了我的生活。
我應該說,改變了我的投資策略。
你談到的風險投資的例子,
風險投資家每投入50筆投資,
根據統計,會有一半會完全失敗。
10筆會表現良好,而一兩筆會帶來巨大的利潤,
驅動100%的基金回報。
這是一堂有關金融投資的課,
但對我來說也是一堂有關生活的課。
人生始終如此。
是的,它適用於一切。
尾部只是一小部分發生的事情,
解釋了90%或99%重要的事情。
這總是如此。
你在商業上也能看到這一點,
在美國,你可以購買的上市公司成千上萬,
但在美國股市中,絕大多數的價值
僅來自約10家公司,像蘋果、特斯拉、微軟等。
所以即使你擁有數千家公司,
真正重要的10家公司
將會驅動所有長期回報。
那麼為什麼你不直接買那10家公司呢?
因為沒有人知道它們會是哪幾家,至少事後看是如此。
這就是擁有一千個它們的論點,因為你知道那十個接下來會大的機會是會在裡面的。這一切都在倡導謙遜。這確實是我從你的書中獲得的收穫。你期待著帶走一些技巧,所有這些小竅門,以及讓你賺錢比其他人更多的特殊方法。我所獲得的是這一個重要的教訓,我再也無法否認,那就是:我不知道。我覺得這很好。回到我寫這本書是為了我自己,對我來說,這是最大的教訓。不僅僅是我不知道,其他人也不知道。每個人都在投資市場中亂說話。他們也不知道。我在一個加密貨幣的聊天中,有一位朋友,我要貶低他,他總是在聊天中發佈預測圖,這種圖就是那些小的日誌圖,預測股票或加密貨幣會走向何方,那他們認為會走向哪裡,對吧?而且它總是朝著上方和右側走。這有點像男性的星座運勢。因此我聽到有人這樣說,這確實很棒。沒有,我認為投資最接近的東西是一種像星座運勢的東西。即使你知道這是胡說八道,你也想去讀它。為什麼?因為這讓人感到安慰。很多人想從他們的投資預測或其他任何東西中得到的,就是想減少帶給他們壓力的不確定性。因為我覺得每個人都直覺上知道,未來對我們來說是未知的,而這是不可知的,但這很痛苦。因此如果這很痛苦,你會試著減少這種壓力,找到一個說我知道會發生什麼的人。你知道嗎,這也適用於這裡。在我閱讀亞馬遜的傑夫·貝索斯,亞馬遜的首席執行官和創始人,他在股東信中提到,我們必須成為世界上最適合失敗的地方。我們十次出手,對於每十次出手,其中九次都在亞馬遜的墳墓裡。他正在談論 a9.com,沒有人知道,因為它失敗了的火電話,沒有人知道。但其中一個中的十個足以支付整個墳墓的開支。那十個中的一個就是 AWS。這一年賺了 700 億,對吧?他談到了亞馬遜的火電話,如果你不知道,亞馬遜製作了一款手機,叫做火電話。它是一個笑話。這是一場災難。這是一個巨大的失敗。他在做分析師通話時,這位分析師談到,嘿,火電話失敗了。那發生了什麼?貝索斯說,如果你認為那是一個大失敗,那等等,你還什麼都沒看到。也正因如此,亞馬遜才會成功。他們願意嘗試一千件事情,明白到俄鼓有九百九十件會失敗。但那十件成功的將會是巨大的。如果你能把失敗當作一種良好的方式,並且有失敗的心態,以及有能力去失敗的財務支持,例如確保你的賭注不會太大。你就可以不斷地承擔小風險。從這當中你獲得的選擇性,像是其中一兩個會爆炸的幾率都是巨大的。這是驚人的。這和你如何贏得彩票沒有什麼不同?你必須購買成千上萬或數百萬張彩票。如果你購買了數十億張彩票,你就很可能贏得彩票。這不太可能會有回報,因為它不是這樣運作的。但這是一樣的概念。如果你在擊球時出手的次數夠多,最終其中一個會打中。而這也是為什麼有些公司看起來創新。他們看起來像天才。但實際上,他們的失敗率是巨大的。幾年前,Netflix 有個故事,當時有一份報告給 CEO。報告說我們推出的所有新電影都取得了成功。而誰呈現那份報告的人,可能會認為,“這很好。這是你想聽的。”而 CEO 說,“這太糟糕了。這意味著我們沒有承擔足夠的風險。如果我們釋出的每部電影都是熱門,那麼我們並沒有冒險。你希望你的失敗率至少有一些……這才是你知道你在嘗試一些新事物的時候。”這就像你在管理一個飯店。你不希望每個房間都滿租,因為那意味著你的價格開得不夠高。當你有 10 間空房的時候,你才知道你做得好。這才是你知道你把其他房間的價格定得夠高的時候。所以總會有某種看似失敗的水平,你需要擁有。而如果你沒有,你就沒有承擔足夠的風險。丹尼爾 X 坐在這裡,他也說了同樣的事情。他說,“我在 Spotify 思考的最重要的指標之一是我們的錯誤率。”人們會認為,“好吧,所以他想限制錯誤,其實恰恰相反。他想確保公司保持那種初創企業的心態,並提高他們的錯誤率。”這讓我想到了你們的新書《一如既往》,這個想法讓我像被卡車撞到了一樣,就是我們需要繼續跑下去。現在在我的職業生涯中有一些地方我取得了成功。Pogos 我覺得表現很好,正在走上正軌。然後我和通過牆的杰米瑪(你見過的)一起車程。在我們上次來到洛杉磯的時候,我坐在車的前座,我問,“杰米瑪,你知道我們現在最大的威脅是什麼嗎?自滿。”當人們獲得成功時,他們會在防守中削弱自己。他們不會像需要的那樣進攻,以跟上世界變化的速度。然後一個年輕、精幹、靈活的現有競爭者將搶走他們的奶酪。對。
你在《繼續跑》這一章中提到的兩句名言,我覺得特別重要。這一章叫做《繼續跑》,我摘錄的兩句話是:“競爭優勢往往是短暫的,這常常是因為它們的成功播下了衰退的種子。”還有一句:“一旦擁有競爭優勢,很容易忽略有很多力量使你遠離它,特別是因為你擁有它。成功擁有自己的引力。”
沒錯,而最大的引力來源就是懶惰。你之所以成功,是因為你曾經非常努力地爭取到現在的位置。而現在,當你覺得自己已經成功,覺得自己站在了山頂時,你開始變得懶惰。很多公司和許多職業都會陷入這種困境。Jerry Seinfeld有個很好的故事,他說他辭掉節目的原因之一是,即使節目正在如火如荼地進行,他也開始感覺到讓這個節目成功的因素正在消失。他提到,部分原因是他變得太有名了。當他不那麼有名時,他可以坐在咖啡店裡,觀察人們如何點咖啡,並把這些變成笑話。他在觀察社會的運作。但是一旦他變得非常有名了,他就無法再這樣做了。他變得太有名,無法再坐在熟食店裡觀察人們如何點三明治,他做不到。因此,他不再擁有以前的靈感來源。所以他意識到,“讓我這麼搞笑和讓節目這麼成功的東西,我再也不能做了。”所以他就像警報響了一樣,決定在事情變得糟糕之前停止。
這是個很具體的例子,但他意識到使他成功的東西已經不在了。許多CEO也會面臨這個問題,讓他們成功的原因是他們是一個奮鬥的小創業者,並且他們非常擅長建立產品。但當公司變得龐大而成功時,他們還需要成為人力資源經理,財務專家,市場專家,還需要扮演其他各種角色。因此,他們的時間被迫遠離他們真正擅長的事情,即開發產品。舉個例子,Uber的創始人Travis Kalanick。他可能是世上沒有人能比他更擅長擴展像Uber這樣的公司,也幾乎沒有比他更不擅長管理大型公司的了。因此,讓Uber成功的因素使他無法成為成功的經理。他非常擅長一件事,並且在這方面是世界上最棒的,但你不應該認為這會在公司生命的另一個階段持續下去。
我個人認為是一位導師和朋友的Shaquille Kahn。他是Spotify第一批投資者之一。他和創始人Daniel從一開始就認識。他曾經對我說過的一句建議一直留在我心中。在我選擇離開公司、財務上自由的那段時期,我給他打了電話,問他:“Shaq,我現在該怎麼辦?”他告訴我,“Stephen,你成功的原因是因為你很渴望。”你需要意識到你不再因同樣的原因而渴望了。他告訴我做的事情是我這輩子做過的最困難的事情,那就是什麼都不做。他說:“花一年的時間,不要急於重新開始同樣的業務。”因為他告訴我,“你之所以那麼自律,每週七天都去辦公室,是因為你就像一個不安的孩子,努力掙扎求生。而這一切已經結束了。所以,等著,坐在手上一年,什麼都不做,重新獲得靈感,對一些新的事物再次渴望。”因為我當時的誘惑就是立刻回去,重新開一家大型營銷公司等等。
是的,我想你所提到的也是這個道理,那就是我們的動機隨著時間的推移而演變和改變,而讓我們成功的因素可能不會再讓我們在新的事業中取得成功。我認為有些人真的能夠持續下去,有些人會不斷奔跑。像Elon這樣的人就是一個完美的例子。他的身價達到四分之一兆美元,他每週工作100個小時。當然這樣的人是存在的。但我認為對於很多人來說,這不應該是一件可怕的事情。事實上,當你已經成功並積累了一些財富後,發現自己不再像以前那樣渴望,這是正常的。你只需要接受這一點。當人們不明白,並且不再渴望,沒有那麼有動力時,卻仍然想要開始一個新的業務,儘管他們已經不再需要,那就會變得危險。而當這個生意不能運作時,他們會感到震驚。
他對我說:“你需要追求一個月球目標。”他說:“你做過第一個生意,做得很好,等等。”他說:“讓你重新渴望甚至感到足夠恐懼的事,是你現在需要找到一個大而可怕的目標。”這就是Elon對Twitter所做的。他已經成為世界首富,可能感到有些無聊。他說:“我需要做一些瘋狂的事情,對於像我這樣的人,這將絕對是一個挑戰。”瘋狂。這就是購買Twitter並讓它崩潰的原因。我想,億萬富翁似乎都開始火箭公司的原因也不奇怪。是的,他們之所以成功,是因為他們有那種奮力一搏的精神。
我的意思是,大多數人當他們的淨資產達到一千萬甚至三百萬時,會毫不猶豫地選擇退出。對於一個人來說,淨資產達到一百億,卻仍然醒來說,“我要繼續全力以赴”,這就是他們取得如此成功的原因。這是一種對更多的完全無法滿足的渴望。
我在20歲時與一位億萬富翁交談,應該是24歲。我坐在他的辦公室裡,心想,“好吧,這可能會很有趣。我能見到這位在曼徹斯特非常成功的人。”我看著他的眼睛,問:“你為什麼要這麼做?你有這麼多錢。”我很明顯地感受到,這與金錢無關,這完全是關於競爭。
隨後我又遇到一位在曼徹斯特的億萬富翁,他經營著另一家在曼徹斯特的大公司,大家都知道這家公司。情況對他來說也是如此,讓他達到十億的原因也是讓他在十億之後繼續前行的原因。
我的書中有一章談論天生的瘋子,像是擁有狂野思維的人,像伊隆·馬斯克這樣的人,他有那種心態,他在30歲時挑戰通用汽車、福特、克萊斯勒和NASA。這樣的人根本不會說:“我已經足夠了,我要把所有資金投入到國債去過農夫的生活。”這樣的人認為他們能做到的,且能成功實現的,永遠不會停止前行。如果伊隆·馬斯克活到97歲,他肯定會創辦新的火箭公司。
你覺得他快樂嗎?不,完全不快樂。我認為在那種情況下,大多數人我會用“折磨”這個詞來形容。我認為他們每天早上醒來都在折磨自己,因為他們渴望解決的問題還沒有得到解決。幾乎沒有一本成功人士的傳記可以讀到他們的生活聽起來很美好。令我震驚的事是,那兩位億萬富翁都是如此痛苦,真的。而且我還見過他們的一個兒子,他說:“爸爸很不快樂。”我記得他對我這麼說,並說:“該死。”每天他都去那個辦公室,擁有十億美元,而他的孩子認為他悲傷。
有個很棒的故事。你還記得以前在Facebook之前的Myspace嗎?運營Myspace的那個人叫湯姆,我忘了他的姓。在你註冊Myspace時,湯姆是你的第一個關注者。他是Myspace的創始人,會關注每個人。他把Myspace賣給維亞康姆,獲得了一些不錯的收益。假設他賺了五千萬美元,大概是那個範圍,並沒有什麼戲劇性的事情。五億,還是五百?也許他的公司賣了那麼多。對,他確實賣了。但那筆錢是好的,但並不非凡。你可以在Instagram上看到他的生活,並沒有誇張。他和女朋友周遊世界,在巴厘島徒步旅行。從Instagram上看起來,他過著很棒的生活。
再想想馬克·祖克伯格,每年都被帶到國會,他因為引發社會問題而受到責罵。他肩上承擔了太多的壓力。Facebook的股價去年下跌了70%,因為大家認為它正在走向滅亡。而且,看起來他肩上的壓力極大。如果你問我,這兩種生活我會選擇哪一個?我是寧願成為一個擁有五千萬美元,可以和妻子環遊世界,在巴厘島徒步旅行的人呢?還是成為一個市值一千億美元、每天早上醒來都心生恐懼、肩上承受巨大壓力的人?對我來說,顯而易見。我寧願是湯姆,而不是馬克。
但那份壓力是一種毒品。當我說壓力是一種毒品時,我的意思是,我們從動機心理學中知道,丹尼爾·平克告訴我,當人們沒有得到足夠挑戰時,他們會喪失動力,並且他們的挑戰程度需要不斷提高。因此,為了與一項任務保持參與,你需要,這就像遊戲心理學一樣,這些水平得越來越難,才能引起你參與。這就是為什麼我們玩的每個遊戲都不是在第一級上重複不斷。我們需要進入第二級。填字遊戲變得更加困難,我們仍然參與其中。你不覺得對於一位大名鼎鼎的CEO來說,他們的參與需求、挑戰需求只是增長,這是他們保持參與、解決更大問題的唯一方式嗎?
我認為如果你看看比爾·蓋茨這樣的人,他似乎已經搞定了商業。在2000年,他有效地退出了微軟,但他馬上轉向了他心中更大的問題,那就是如何有效地捐贈這些錢,以及如何消滅瘧疾等問題。因此,即便是像他這樣能夠從商業中抽身出來的人,他們也會馬上轉向他心中更具挑戰性的問題。所以他們永遠不會有這樣的時期,會說:“我受夠了,我只是要退休來讀書。”那樣的情況永遠不會發生。我想他們是對這種挑戰上癮。是的,我覺得我也是,我想。每個人或多或少都有這種感覺,而馬斯克和蓋茨這些人則是極端的例子。但我認為每個人生活中都需要最低限度的壓力。
諷刺的是,我們所有人都有一種夢想,想要消除壓力。於是我每天醒來都像是在涅槃,但你卻不能。每個人生活中都需要某種矛盾、紛爭、挑戰和壓力。對於很多人來說,如果他們沒有來自真實地方的壓力,他們就會在生活中創造出虛假的問題。這對人們來說是一個大問題。對於那些擁有很多東西的富人,他們會開始擔心和焦慮那些微不足道的事情,因為他們需要生活中的壓力。
同樣回到我們之前談論的自滿。我認為成功人士變成受害者的另一件事,就是他們自己的正確性。我自己也會想到這一點。我連續做出幾個正確的決定,所以這無疑會產生證據,證明我可能再次是對的。而這也可能成為你的 downfall。或者說,很大一部分是你在這個主題上是對的,於是你假設自己在另一個主題上也會對。你不知道運氣可能扮演了什麼角色。你不知道運氣會如何發揮,但假設你是一位非常成功的投資者。他們會說你是極其成功的。很多這樣的人會認為,因此我也能成為一位有效的政治家,因此我也能成為COVID的專家,無論是什麼。因為他們認為自己在這個領域如此聰明,以至於他們必然在其他領域也很聰明。
很多醫生對投資有這個問題,他們認為自己是一位醫生,取得了巨大的成功。我從一所優秀的學校獲得了博士學位。因此我可以挑選股票,因為我是一個聰明的人。而這種自信過度的程度成為了他們的危機。
我認為你的書,其中一個印象深刻的要點,我不需要再次回顧的,就是你講述的那些故事,關於那些準確預測股市走勢的人,這些預測與所有的傳統智慧相反。從我記得的情況看,他們最終都還是失去了自己的錢。
那個故事是關於一個名叫傑西·利弗莫爾的人,他在1920年代。他是世界上最成功的投資者。而傑西·利弗莫爾最令人驚奇的是,他一生中有四次成為億萬富翁(按通脹計算),然後破產。他一輩子中四次都經歷過這樣的情況。他是那種在賺錢方面無人可及的人,但在保住金錢方面則毫無技巧。即便在他某個階段成為世界首富,他也並沒有說「我有夠了,這就夠了」,而是說「讓我們繼續下大賭,下一次再重拳出擊」。這永遠都不夠。最終,他最後一次破產後還自殺了。
這真是一個無比驚人且迷人的人生畫面,這個人擅長賺錢,但從來不知道何時停下。而且他的賺錢越多,想承擔的風險就越大。所以,我認為他的結果總是註定的,因為他永遠不會迎來一刻,像是他越是富有,越是成功,失敗的幾率就越高。我認為對於很多人來說,都有某種程度的相似情況,因為他們的成功增加了他們的自信,而超過了他們的能力。他們甚至都不知道這一點。這是一個你無法自我診斷的問題。就像,如果你自信,你認為這是應得的,並且你認為這是真實的。然後因為你成功,很多人在你貧窮或不成功時會告訴你,「你這樣做是蠢的。你錯了。你對這件事不對。」但當你變得富有時,或許因為你雇用了他們,或者因為他們認為你如此聰明,即使你說一些愚蠢的話,他們也可能會說,「是啊,也許是對的。去做吧。」這樣一來,你就沒有那些告訴你過於自信的人。這再次都是關於謙遜,對嗎?這其中有很多。我認為這其中有很大一部分。當你在生活中擁有一定的成功時,無論那個層次是什麼,都要時時提醒自己。我想有一句話,是我記得古羅馬戰士們在從戰鬥中回家時,他們贏了戰鬥,參加勝利者的遊行時,會有人在他們耳邊低語類似於「你並不那麼偉大」的話,因為他們正處於光榮和勝利的遊行中,但他們需要有人讓他們回到現實,告訴他們,「嘿,你只是個普通人。你只是一個人。你並不特別。你有很多缺陷。」他們甚至會雇人來為他們做這件事。我認為如果你看看許多偉大的企業家,許多偉大的投資者,他們一定會有這樣的合作伙伴。查理·芒格對沃倫·巴菲特就是這樣。當沃倫·巴菲特提出一個想法時,查理·芒格的一個重要工作就是告訴他何時是在犯蠢。能夠信任像芒格這樣的人是非常關鍵的。源於成功的自信常常會真正造成盲點。而這是我經常思考的事情。比如,如何讓我在生活中保持對那些盲點的警覺,因為我在各個領域取得的成功無可否認地造成了這些盲點。
老實說,很多時候我只是告訴自己:「史提夫,省下更多的錢。」因為當你錯了的那一天,你可不想破產。我也沒有考慮到這一點。就像,無論我的事業何時落幕,我都希望能說:「嘿,謝謝你讓我擁有這些。我非常感激,但我想我已經存夠了,準備把接力棒傳給其他人。」這也是一種謙遜。丹佐·華盛頓有一句話,他在跟威爾·史密斯說話。威爾·史密斯扇了克里斯·洛克一巴掌後,還記得那整件事嗎?在那場演出之後,丹佐·華盛頓走向威爾·史密斯,對他說:「威爾,當你的事業達到巔峰的時候,那正是魔鬼要找上你的時候。」而當你的事業蒸蒸日上,你變得非常有名,自我評價極高,以至於認為自己可以做任何事時,那會讓你陷入麻煩。這真是一句有力的話。我覺得注意到這一點,是自然的謙遜,並不是虛假的謙遜。不是那種「哦,你知道的,這是虛假的謙遜。」他會說:「我並沒有做什麼,我只是運氣好。」這才叫虛假的謙遜。我認為真正的謙遜是:「我通過努力工作建立了這一切,並做出了一些明智的決定,但我只是一個普通人。我和其他人一樣,也是會犯錯的。」我認為這不僅重要,而是對任何可持續成功來說至關重要。你教會我,想要富有的代價就是在過程中必須承擔的不穩定性。這就是我心中的思考方式。這是遺漏的成本。要想成為什麼?要想富有,或者說,達到任何成功的水平,就必須忍受持續的未知、不穩定、繁榮與衰退,以及你在投資市場、職業生涯和人際關係中所必須承受的其他麻煩。總有代價。生活中任何美好的事物都有代價。例如,當然,沒有任何事情是免費的。但是,大多數你所承擔的代價並沒有—它們沒有一個可以非常清晰計量的價格標籤。比如,投資做得好所付出的代價就是必須忍受不穩定性。成功事業的代價可能是長時間的工作,這讓你遠離家庭。關係的代價則總是需要為對方犧牲和妥協。什麼都不是免費的。因此,生活中如此多的成功都是在於識別出那個代價,並且願意支付它。因為對於我剛才所提到的這些事,投資、事業、關係,遺漏的成本是值得的。忍受不穩定性隨著時間的推移是值得的。因為如果你能忍受股市下跌30%的情況,如果你能說,「哦,這並不算什麼。我會堅持下去。」十年後,這樣做的代價絕對是值得的。這樣做將會帶來豐厚的回報。如果你能承受成功關係所需要支付的妥協成本,總的來說,這將是一個值得支付的代價。因為你知道,生活中許多重要的事情就是你擁有的關係。而一旦你識別出那段關係的代價,你就會說:「哦,那個代價我願意全天候支付。這是值得的。」這需要你認識到時間的長度和你自己的時間範圍,而這也是你在《金錢心理學》第16章中談論得很多的主題。為什麼了解我們的時間範圍對我們來說很重要?你所說的時間範圍是什麼?它是從現在到你目標之間的時間,這對每個人來說都是非常不同的。不僅僅是年齡,還有如果你想要提前退休或其他任何事情,大家的時間範圍都會略有不同。你的時間範圍是什麼?我的。我覺得你可以把它分成不同的階段。就像我想達到某個程度,或者我可能快要到達事業中的某個時刻,我只是因為享受這些事情而去做。對我來說,這並沒有任何經濟激勵。這是一個時間範圍。另一個是,比如說,當我的孩子開始長大時,我想確保我能在他們需要我的時候一直陪伴他們。青少年時期對人們來說是如此困難。就像我隨時都在忙,我會在那裡支持你,這意味著我將不得不退一步。會有一個時刻,我會說:「看,我已經在寫作上達到了我想要的成就,我想能夠轉向其他的事情。」而且會有一個時刻,我會說:「我真的不想再工作那麼多了。我只是想轉移到其他事物。」也許我需要照顧我的父母。那會是什麼呢?所以,在你生活的不同目標中,有多個不同的時間範圍。買房子是個好財務決策還是壞財務決策?我告訴你我的經歷,在我的20多歲和30歲初期,我和我妻子住過七個不同的城市。對我們來說,沒有比這更好的了。有些只是「我們試試這個新城市,玩玩」。有些則是因為工作的原因而搬遷。我們為她的學校而搬。能夠隨時搬走,將鑰匙交還給房東,這是無法用金錢估量的價值。當我們有了兒子,我的第一個孩子後,沒有什麼對我來說比擁有一個穩定、安全的家基地更重要的了,這是任何人都無法奪走的。這是解藥。而且,孩子們吵鬧,會尖叫。我不想住在共管公寓裡,還要試圖讓我的孩子安靜下來。因此,我心裡想:「我想要我自己的房子,屬於我的房子。」就只是一棟獨立的房子。我的孩子可以隨便尖叫,不會打擾到其他人。這對我來說一下子變得很重要。所以,我覺得當人們說:「哦,房地產市場每年回報四點五個百分比。」時,他們常常會受到影響。
這就像是,「停止使用電子表格。就做對你來說有效的事。」我知道,Rameet Seti 對於租房和買房有很多看法。我認為 Rameet 和我之間的一個差別是我有兩個年幼的孩子。所以如果我沒有孩子,我想我可能會選擇永遠租房,真的?然後嘗試不同的城市,四處搬遷,有什麼比這更好的呢?但是當你有孩子時,對我來說更重要的是穩定性。我希望我的孩子上穩定的學校,認識他們的鄰居,擁有可以交往多年的朋友。這是很重要的。如果我們只是考慮投資的話,從買房是否是良好的財務投資來看。我的兄弟,他在我公司工作,很多年前是他介紹我看你的書,對我說過類似的話,「Steve,不要買房子來賺錢,因為你有能力參加其他只有少數人能玩的遊戲。」是的。我所說的意思是,他向我解釋說,「聽著,每個人都可以買房子。所以在那方面的回報不會很大。去找一個只有你可以玩的遊戲,你就會獲得更大的回報。」如果你買房是因為你認為它會是一個良好的財務投資,停止吧。即使事後證明它是,也無關緊要。我認為這純粹是生活方式的決定。我覺得許多人在他們的生活中處於應該租房的位置時出現問題,因為他們需要流動。他們需要為了新的工作、新的職業、新的學校或其他原因而搬家。但最終他們卻因為認為這樣可以賺錢而買了房子,這就是問題所在。所以我擁有一套房子,如果我最終在上面賠錢,我覺得我不會在乎,因為我不是為了這個原因擁有它。我擁有它只是因為我想要為我的家人帶來穩定。我剛剛對我人生中的第一套房子提出了報價,而在過去的十年裡,我玩過其他的金錢遊戲。現在我有了一個伴侶,我們在一起很多年了,我們都31歲,我們現在正處於這樣的位置。嗯,我的兄弟向我解釋說,「聽著,這是一個糟糕的財務決策,但這是一個好的情感和社會生活決策,你需要知道如何分開這兩者。不要把這記下來當作你試圖賺錢的手段。就像你或許會在20年後賺到錢,如果你還住在那裡。將其看作,你知道,你需要一個居所。我想你一定從你那裡得到了這一點。當我們購買我們的最後一套房子時,那是在我寫了這本書之後,這是一種不同的體驗,我當時認為,現在仍然認為,我可能付得有點多。我是說,我支付了市場價格,但如果你問,「哦,你得到了好交易嗎?」我會說,「不,不,不,這一點都不困擾我。這不是我這樣做的原因。」這就像如果你問,如果有人在決定是否要孩子,他們會想孩子的成本,像是別想了。當然你會投入幾十萬甚至幾百萬的錢到孩子身上。如果金錢進入這個方程式,停止吧,這不應該是這樣。你是出於很不同的原因在做這件事。這不是一項投資。人們購買房子因為他們認為他們會賺很多錢。因為在某些時段,人們確實賺了很多錢。在歷史上,那是例外。在美國和英國的歷史上,經過通脹調整的房價幾乎沒有變化。只是最近20或30年,擁有房子的短暫窗口,成為了極佳的投資。Robert Schiller 大約十年前因為他的研究而獲得了諾貝爾獎,他顯示過去150年美國的經過通脹調整的情況下,大多數房價一直是平坦的。只是過去20年才使人們對房子的期望膨脹。在統計學上,至少會有一個人正在聽這段話,並且在我們說話的同時提出了報價,假設這將幫助他們積累財富。如果他們純粹是出於這些理由,那你會告訴他們做什麼呢?如果這是唯一的理由,快逃吧。不要這樣做。特別是,我是說,它曾經是,也許在美國和英國的許多城市仍然如此,但曾經租房幾乎毫無例外地都是糟糕的房子。什麼好出租房源都沒有。過去20年來,美國的一個重大變化是大多數大城市擁有大量奢華公寓可供居住。這些都是很棒的居住地點。它們處於市中心,擁有美麗的花崗岩檯面,是非常棒的居住地。不要相信這種觀念,認為租房就不能過得好。我認為這就是問題所在。並且意識到如果你是出於財務原因,你可能正準備借下一大筆錢作為投資,而在歷史上這是一項非常糟糕的投資。如果用這些術語來說,那麼我們到底在做什麼,哥們?你將借幾十萬美元去做一項歷史上曾經是虧損的投資。這就是你在做的事情。這讓你感覺良好嗎?這是我對那個人的建議。祝你一切順利。我希望能在某個地方的房間裡,看著那個人,在說服他的伴侶做出那個報價之後,因為這將使他們致富。抱歉,伙計們。這本新書。跟以往一樣。基本上,它包含23個短故事,講述那些在世界上從未改變的事情。是的。
好的,有幾件我覺得非常有趣的事情我想分享。其中之一,也是我特別感受到的,是「最好的故事會贏」這個想法。我知道這一點,我本能上知道。我在舞台上提到過,但我覺得人們並不完全理解「最好的故事會贏」的力量。當你想到創業、投資、推銷或銷售時,大多數人先是以事實、統計數據和數字開頭。而我從我們的對話中注意到的一件事是,你有一種非凡的講故事能力。謝謝你。這其中有巨大的力量。
證明給我看「最好的故事會贏」。我指的是,最終贏得勝利的不是正確的答案、最佳的答案或數學上準確的答案,而是能夠讓人們點頭朝正確方向走的那個故事。這樣的人最終會贏。有一些我非常喜愛的例子,比如肯·伯恩斯,他是歷史上最著名的紀錄片導演之一。他的紀錄片大多包含的資訊,觀眾已經知道,比如說關於美國內戰、二戰、越南戰爭,無論是什麼主題。你在裡面不一定能學到新的東西,但他卻極其成功,受到廣泛喜愛,因為他可能是我們這個時代最偉大的故事講述者。所以,即使你在講解人們已知的資訊,如果你能圍繞著它編織一個好故事,你就能讓人們紛紛排隊,爭相想要聽你說的話。
另一個這樣的例子是幽默故事的講述者。如果你是一位優秀的喜劇演員,那一切都是講故事。優秀喜劇演員的很多工作都是將看似非常明顯和簡單的事情,轉化為精彩的故事。你可以講述一個好故事讓人發笑,突然間,他們就會注意到你,並且會記住這個故事。你在書中提到的,不是最佳的想法,也不是正確的想法,也不是最理性的想法,而是任何能夠吸引人們注意的故事。我認為有一些危險的故事,即當人們告訴你你想聽的內容時。「哦,我有一個危險的故事。」疫苗會讓你自閉。我認為這是一個人們想聽的故事。有些人確實想聽這個。如果你告訴人們他們想聽的內容,即使你永遠錯誤,人們也不會關心,因為你告訴了他們他們想聽的話。塔莉·沙洛特,一位神經科學家,在這裡告訴我一個故事:唐納德·特朗普在辯論舞台上,他們的鏡頭轉向了我相信叫做塔克·卡爾森的博士,問他有關疫苗的問題,他基本上給出了統計數據、事實和數字。他說:「那疫苗不會讓孩子自閉。」然後他們又轉到唐納德·特朗普,特朗普講述了一個關於他一位朋友的詳細故事,這位朋友顯然並不存在。他描述了這針頭:「好大的一根針。」是的。而且描述得非常生動、個人且情感豐富。你能看到人們在相信它時點頭。塔莉說:「我是一位神經科學家,我知道這是不對的。」然而,聽到這個故事後,即使作為一名神經科學家,我也看著我的女兒,內心驚訝。我們一直都是故事的講述者,而這正是使人類與眾不同的原因。這是尤瓦爾·赫拉利的整個觀點。使人類與眾不同的正是我們講述和記住故事的能力。這讓這一切變得如此。它只是一個簡化世界裡事實的工具。大多數人,關於故事的另一個強大之處是你能記住它們。你想想在學校的時候,當你考數學時,老師只是說:「背下這個公式,考試時背出來。」考完試後五分鐘,你就忘記了,根本不知道那是什麼。但是如果你記住了一個好的故事,即使是在你兩歲的時候聽的故事,你會一輩子記住它。所以,這只是一個幫助人們記住世界運作方式的工具。而且故事可以非常有說服力,能夠消除讓我們所有人都感到困擾的不確定性,這會讓人們聽從並相信某些事,即使都明顯不是事實,只要那是他們想聽的內容。
人們談論投資時,但一般生活中,人們談論復利。我們都知道,我認為很多人應該知道復利的力量。但我們很少思考復利如何以負面的方式慢慢影響我們的生活。在你談到微小與宏偉的章節中,你探討了這個問題。再一次,這讓我如同被卡車撞到一樣,因為我覺得我現在花時間思考如何讓事情朝著我有利的方向演變會改變我的生活,但我卻沒有花太多時間去思考事情是如何現在在不利於我的方向上發展的。是的。真實的情況是,大多數好消息都緩慢而穩定地發生。而大多數壞消息則發生得非常迅速。所以壞消息就像是 COVID,真的會在一夜之間發生。砰,一個病毒出現,它將奪走數百萬人的生命,並摧毀經濟,這一切都是一夜之間發生的。9/11事件發生,從開始到結束就像30分鐘。砰,立即發生。好的消息通常是緩慢而持續地累積。因此,我用書中的例子來說明,過去70年心臟病死亡率的改善是驚人的。我們取得了如此巨大的進展,拯救了幾千萬人的生命,因為我們在治療心臟病方面越來越熟練。但沒有人談論這個話題。大多數人甚至都沒有意識到這一切發生過,因為如果你看一下發生了什麼,死亡率改善了,每年好像提升了大約2%。
現在,如果你在 70 年內每年復利 2%,
那就是驚人的數字。
我們現在生活的世界比起 70 年前好得多。
但是在任何一個特定的年份,
你甚至沒有察覺。
你不會看到新聞標題。
就像突發新聞,
心臟病死亡率改善了 1.4%。
這不是標題。
所有的標題都是壞消息,
因為壞消息發生得很快。
所以,一旦你意識到這一點,
那麼大多數新聞都會偏向負面。
這不是因為有某個製作人
在嘗試操縱你的大腦。
這只是因為今天明顯發生的事情
往往是壞消息,而好消息只是在
非常緩慢地隨著時間累積。
這也可以導致壞消息隨著時間的推移而增加。
比如說我們的健康。
吸煙、健康,類似的。
一支香煙對你來說不會造成任何壞影響。
但是每天一支香煙
持續 30 年就是災難性的。
這也是一樣。
同樣的,偶爾一晚睡不好覺,
也沒什麼大不了。
但如果你每晚只睡六個小時,
年復一年,你的生命預期
會大幅縮短。
這個複利的概念
和複利回報的重要性,
我花了很長時間試著向人們解釋,
複利及複利回報,
這是一個很難想像的事情,
卻是如此重要。
我想你也是。
你通常是如何向你的八歲孩子
或其他人解釋
複利的力量?
其實我們打算在這裡
拿一碗米,然後做一些實驗。
米是最棒的。
米板實驗,如果人們不熟悉的話,
這是一個可能不是真的故事,
大約在 500 年前,
有人告訴國王,
他說:“嘿,這裡有一個棋盤。
我會在第一個格子上放一粒米,
第二個格子上放兩粒,
第三個格子上放四粒,
然後我們就這樣做。”
到棋盤結束時,
那米的數量超過了
整個世界的米量。
因為如果你不斷地將數字加倍,
這是完全違反直覺的,
它會變得多麼龐大。
有一位朋友,邁克·班農,多年前向我解釋這一點,
我想他在一篇博客中寫過這個。
他說:“如果我問你,
八加八加八加八是多少,
你可以在腦中算出來。
這並不難。
但如果我問,八乘八乘八乘八是多少,
那就別想了。
即使你非常擅長數學,
也沒有人能在腦中算出來,
這幾乎沒有人能做到。
所以我們的思維方式對於指數增長
並不是很好。
這不是,
這並不是我們真正擅長的事情。
像八加八加八,
是如此簡單。
線性思維,非常簡單。
指數思維,完全不直觀。
而因為它不直觀,
低估吸煙對你的影響
隨著時間的推移而累積是非常普遍的。
低估投資能為你的財富帶來的影響,
因為這是非常違反直覺的,
沃倫·巴菲特 99% 的淨資產
是在他 60 歲之後獲得的。
這一點一點都不直觀。
所以,由於指數思維不是直觀的,
無論是正面還是負面的,我們在生活中都
低估了好事和壞事對我們會造成的影響。
這就像是一種我們需要接受的宗教。
我覺得這是一種偉大的方式。
這就像數學的宗教,
因為就像很多宗教,
它不直觀,
而且幾乎需要一種信仰的飛躍,
來說,我知道這似乎很瘋狂,
但這是我所相信的。
我覺得在複利這方面也是如此,
就像這純粹是數學。
你可以把數字放進試算表,它們會告訴你結果。
但是因為它不直觀,
幾乎有一種宗教的層面,
你需要相信它隨著時間的推移有多麼強大。
你書中的兩個章節,
和以往一樣,談到了不適的重大性。
其中一章名為
“魔法何時會發生”。
在那一章中,你提到,壓力、疼痛、不適、震驚和厭惡。
儘管這些都有悲劇的負面影響,
但這也是魔法發生的時刻。
然後另一章你提到的就是,
這是應該是困難的。
值得追求的大多數事情,都以
壓力、不確定性、
處理怪異的人、官僚主義、
他人相互矛盾的動機、
麻煩、無謂、長時間工作和不斷懷疑的形式收費。
這是獲得成功的總體成本。
有趣的是,我從未將這兩個章節聯繫起來,
但你是對的,它們幾乎是同一個想法,
對於整個經濟,對於整個世界,
當社會在最大進步的時候,
就是當發生某種災難的時候。
就像儘管有明顯的負面影響
以及死亡和毀滅,
但沒有什麼比第二次世界大戰更能推動
世界的科技進步。
第二次世界大戰帶來的發明數量
從原子能到噴射機,
再到後面的事件,青霉素,
所有這些你我今天都在利用的東西,
都是因為第二次世界大戰,而非因為它。
因為有一段時間,世界上的每個人
都團結在一起,他們說,
“天啊,我們有一個大問題需要解決。
讓我們集思廣益,現在就解決這個問題。”
– 但這在個人層面上也同樣存在。
– 在個人層面上,也一樣。
就像很多年前一本書
叫做《低谷中的上升》。
我認為那是一個非常精彩的標題,
像是低谷的上升。
這種情況經常發生,當你經歷一些事情,例如工作裁員、分手或醫療緊急情況,無論是什麼,這些經歷都會讓你變得更好。當下的時候,很難、甚至幾乎不可能看到那道曙光。在那一刻,你不會想象會有一絲光亮出現。但是回頭看時,那確實存在。我最近看到的一個例子讓我大為震驚。那是史蒂芬·科爾伯特,我可能在細節上有所錯誤,但我記得他小時候,他的父親和兄弟不幸去世。他在某一點上曾說過,我不想給他加上話,但他說過類似於“他對此心懷感激”的話。人們問他:“你什麼意思,你對此心懷感激?”他回答說,當然,他希望這件事情從來沒有發生過,但它讓他能夠理解其他人的情感,並且能夠與同樣經歷過類似事情的人更加親近。因此,即使是他生活中最深、最黑暗的時刻,他當然希望它沒有發生,但這段經歷讓他學到了一些有關人性的道理,這是他今天心懷感激的。這是一個極端的例子,但我認為對許多人來說,在當下被裁員會是他們曾經面對的最艱難的事,而在回顧中,這將成為他們職業生涯中最好的事情之一。分手可能是你曾經經歷過的最艱難的事,而在回顧中,它可能會成為你生活中最好的事情。因此,魔法總是在事情變得困難的時候發生。然而,當你經歷這一切的時候,總是幾乎不可能看到它。
很多人會點擊這段對話。如果他們能聽到對話的結尾,那真是太好了。基於我們所討論的一切,尤其是與創造財富和金錢相關的部分,我們能給他們什麼結論呢?
我覺得這兩本書的結尾幾乎與我們的開始完全相同,我希望它們能讓你以不同的方式看待自己的生活。這兩本書,出版商都不喜歡這一點,書中沒有提供建議。我從不會說:“你應該這樣做。”而出版商希望你這樣做。我說不,不,因為我不認識你。我不知道閱讀這本書的人是誰。我有什麼資格告訴你應該怎麼做?我連自己的生活該怎麼辦都不知道。但我希望它能讓你思考你想要什麼,你是誰,你能夠做什麼,還有你無法做到什麼。如果它讓你思考自己的生活,那我就覺得我成功了,而不是假設我可以給你具體的建議來告訴你該怎麼做。
摩根,我們在這個播客上有一個結尾的傳統,就是上一位嘉賓會留一個問題給下一位嘉賓,而不知道他將留給誰。而給你留下的問題是,人生中你最大的遺憾是什麼?這段經歷又如何改變了你?
我想我一直都容易感到輕微的抑鬱。雖然不算嚴重,但輕微的抑鬱和焦慮。我希望我能回到生活中的不同時期,坐上時光機,告訴自己:“一切都會好起來的。”這並不會很容易,也不會很完美,但一切都會好起來。回頭看,我不是帶著遺憾,而是問自己,有多少時間是因為憂慮那些從未發生的事情而浪費的,幾乎可以肯定它們也永遠不會發生?這樣的時間非常多。即使我現在意識到這一點,我知道今晚、明天和下週我仍會為某些我真的不應該擔心的事情而憂慮。不知道我是否會後悔,因為我認為擔心某些事情在很多時候讓我保持安全,讓我避免了很多麻煩。但我確實回顧自己人生的過程,會想,哇,我如果能接受一種對自己說“一切都會好起來的”心態,我本可以過得比現在更快樂。
好吧,你不必擔心你的書,因為它是極好的。謝謝你。老實說,你知道,我傷害了我的觀眾,信我吧。但我真的希望他們能買兩本書。我認為《金錢的心理學》是有史以來寫過的最佳金錢書籍,幾乎也是我唯一讀過的和金錢有關的書。而《延續性的現象》則是一切。這是關於金錢、生活、關係的建議,一切重要的事情。因為有一套持久的原則,能夠以完全持久的方式觸及生活的基本面。你有著令人驚訝的能力來寫出持久的事物,並且講述美妙的故事。謝謝你。就像你說的,我其實甚至沒有注意到你沒有給我建議。當你提到你沒有給我建議時,我心想:“不,我永遠不會給任何人建議。”那都是胡說。對,但你想想,其實你沒有。我是從你講述的故事中獲得我的建議,以及你提供的證據。
摩根,謝謝你。我很高興我們能進行這次對話。能見到你真是一種巨大的榮幸和快樂。謝謝你,因為我無法想象你寫這本書為我節省了多少百萬英鎊。真的。能和你一起做這件事真的太榮幸了,史蒂芬。這是很有趣的。我能為你推薦下一個播客嗎?我們發現喜歡這集的人也會非常喜歡我們最近做的另一集,因此我將那集的鏈接放在下面的說明中。我知道你會喜歡它。
[音樂播放]
[音樂播放]
(節奏音樂)
Will money make you happy? How much is really enough? And how much should you save? Too often people don’t have the answers for the biggest financial questions in life, until now.
In this new episode Steven sits down with world-renowned financial expert and best-selling author, Morgan Housel.
Morgan Housel is a partner at the Collaborative Fund, a leading venture capital firm with a focus on technological companies. He is also the author of the book, ‘The Psychology of Money’, which has sold over 4 million copies. MarketWatch named him as one of 2022’s 50 most influential people in financial markets.
In this conversation Morgan and Steven discuss topics, such as:
- How happiness is being in control and having freedom
- Why a lack of control can make your life crumble
- Why nobody actually cares about your material possessions
- The money games being played in society
- Why you should rent your home until you have kids
- His mission behind writing about money
- Why your relationship with money defines you
- How to gain introspection about your life and finances
- The randomness of financial crises
- Why you should have a deathbed perspective on work and savings
- How embrace failure can lead to huge successes
- The double life of billionaires: wealth and pressure
- The cost of a stressful job on health
- Why bad news travels faster
- Why growth comes from challenges and disasters
- How growth comes with stress and uncertainty
- Slow habits and their long term effects
- How personal tragedies shape life goals
- Why you should balance wealth with wellbeing
- Staying patient despite market upheavals
- The need for big, terrifying goals in business.
- The difference between being rich and feeling wealthy.
- Why a rising income doesn’t lead to happiness
- The meaning of authentic success
You can purchase Morgan’s most recent book, ‘Same as Ever: Timeless Lessons on Risk, Opportunity and Living a Good Life’, here: https://amzn.to/467d77x
Follow Morgan:
Instagram: https://bit.ly/3spU4HK
Twitter: https://bit.ly/40mE6uF
Flightfund:
If you enjoy hearing about how to master the world of finance, I recommend you check out my conversation with Ramit Sethi, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=ORqd9QAC8OY
Follow me: