中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:02 (upbeat music)
0:00:08 No amount of fixing your life will make that kid go away.
0:00:12 Right, so like when I work with people who are,
0:00:13 I see you smiling.
0:00:15 So like when I work with people who’ve been traumatized,
0:00:18 they will build amazing lives,
0:00:21 but they still carry that kid with them.
0:00:24 And the kid will come out at times.
0:00:27 There’ll be particular times where if I’m a little bit,
0:00:29 like if I like treat you in the wrong way,
0:00:31 like you’ll notice that you feel like that kid again.
0:00:34 When you’re idle, you feel like that kid again.
0:00:38 So that psychological, that neuronal wiring is there.
0:00:41 So you can build all this wonderful stuff
0:00:42 and there’s authenticity, it’s not like you’re faking it.
0:00:44 This is a really common misconception
0:00:44 that are you faking?
0:00:47 No, you’re genuinely confident, you’re genuinely authentic.
0:00:49 You can’t fake it and get to where you are.
0:00:50 And at the same time,
0:00:54 the wounds that we experience leave scars.
0:00:55 Yeah, 100%.
0:00:59 And the real way to heal is to go back to that moment
0:01:01 and like deal with that kid, right?
0:01:04 You have to dismantle the worldview that you have,
0:01:06 which is how you heal trauma,
0:01:09 is when we get traumatized, we adapt.
0:01:12 In order to come out of this situation,
0:01:15 I need to learn this particular thing.
0:01:16 So some kids that I’ve worked with
0:01:18 adapt by becoming invisible.
0:01:20 That’s what I did, I got bullied a lot.
0:01:21 So what do I do?
0:01:22 I learn how to be invisible.
0:01:25 Some people adapt by being successful.
0:01:29 So if I’m successful, it’s an antidote to my shame.
0:01:31 I don’t have to be ashamed anymore if I’m successful.
0:01:34 But that old injury is still there.
0:01:36 Yeah, and this is why it’s so complex
0:01:39 because what you’ve just said is so unbelievably true,
0:01:41 but it’s where the misconception happens
0:01:44 because I don’t go home and I’m not like insecure
0:01:46 or I’m not unconfident.
0:01:49 Like I think, like when I’m on my own,
0:01:51 I’m very, very okay with who I am with myself.
0:01:55 I’m very, very, like I feel like the guy
0:01:58 that you experience on camera is very close to who I am
0:02:00 when I’m in the hotel room alone at night.
0:02:04 However, it doesn’t mean that I still don’t have
0:02:06 those like childhood bruises
0:02:09 and that they can’t be pressed by various things.
0:02:11 And so it’s this sort of, this one is,
0:02:15 ’cause when we say these words like insecurity and shame,
0:02:19 you think that like I walk into the green room over there
0:02:22 and I’m like, oh, that’s not my life.
0:02:26 But when I, where I know that there’s still something there
0:02:31 is I go, how the, why are you still driving like this?
0:02:32 Exactly.
0:02:33 When you are so well aware that it will not lead
0:02:36 to any more happiness in any context.
0:02:40 Like I’m so logically aware that becoming more
0:02:43 will not have any impact on the things that matter.
0:02:47 Yet here I am still building businesses and you know,
0:02:49 and this is the constant thing I battle with.
0:02:50 So I go, okay, well, there must be a force
0:02:53 that you’re consciously unaware of
0:02:55 that’s making you go, go on, go on.
0:02:57 Exactly, yeah.
0:02:58 Right, so let’s understand a couple of things.
0:03:00 Beautiful, beautiful, beautiful, Steven, beautiful.
0:03:02 So a couple of things to understand.
0:03:07 We think about healing as a, as one spectrum, right?
0:03:08 So if I’m at negative 100,
0:03:10 I can’t also be a positive 100.
0:03:11 Those two things cancel out.
0:03:12 That’s not how it works.
0:03:15 So if I give you a glass of water and then I piss in it
0:03:18 and then I add sugar, it doesn’t remove the piss.
0:03:21 These are both independent things.
0:03:22 This is what tends to happen.
0:03:24 This is what we don’t understand about trauma.
0:03:26 You, removing the piss requires removing the piss.
0:03:30 No amount of sugar will take it out of the drink, okay?
0:03:32 So no amount of, this is mistake number one.
0:03:35 No amount of building something good
0:03:38 will remove something bad, okay?
0:03:41 So healing, and it’s also like, you know,
0:03:44 if I break a leg, no amount of bench press will heal my leg.
0:03:46 Like I can build as much as I want to.
0:03:47 I can fix my hair.
0:03:49 I can brush my teeth, but the leg is broken.
0:03:50 The leg is broken.
0:03:52 Same is true of the mind, okay?
0:03:57 Second thing is what happens is we have like,
0:03:58 our consciousness is divided.
0:04:01 Now we’re gonna get kind of technical and off the rails.
0:04:03 So we have all of these like dormant pieces
0:04:07 of our consciousness that activate in certain situations.
0:04:09 And all you have to do is pay attention to yourself
0:04:12 in a five minute period and you’ll see this.
0:04:15 So when I walk into a bathroom that I’ve never used before,
0:04:18 then I start thinking about, okay, where’s the flush?
0:04:19 Where’s the toilet?
0:04:20 How do I use this toilet?
0:04:23 You know, so like I’ll activate dormant information
0:04:24 all the time.
0:04:27 So if someone asks me what’s the quadratic equation,
0:04:30 that information is there in dormant in my mind
0:04:32 and it gets activated.
0:04:34 So one of the biggest mistakes we make about healing
0:04:38 is we look at what is active in our mind, 90% of the time,
0:04:40 and we assume that the injury is no longer there.
0:04:41 That’s not the case.
0:04:42 Does that make sense?
0:04:42 – 100%.
0:04:45 – Right, so the injury just goes dormant.
0:04:47 Then there are certain things that happen
0:04:49 that can trigger that injury.
0:04:51 That’s what we call triggers, right?
0:04:53 So if I’m traumatized, if we look at like PTSD
0:04:58 and I’ve been traumatized by a bomb going off,
0:05:00 literally my brain has certain circuits
0:05:03 that scans my perceptual environment
0:05:06 and decides what to activate.
0:05:10 So there are ways stillness makes you feel small
0:05:13 and fuck you if you’re ever gonna be small again,
0:05:15 never again, never again, never again.
0:05:17 I would bet money that if you sit by yourself
0:05:19 and you’re not occupied, right?
0:05:21 That’s why you have to watch crime shows.
0:05:23 Because if you don’t watch crime shows,
0:05:25 you’re gonna be still.
0:05:29 And if you’re still, that’s unacceptable, okay?
0:05:32 So dormant things have to be healed where they belong.
0:05:34 You don’t need to worry by the way, it’s in your karma,
0:05:36 it’s gonna get healed and it’s coming.
0:05:38 – Yeah, I was laughing ’cause it’s so true.
0:05:40 Just laughing at the fact that when I go to Bali,
0:05:42 I end up, that’s like where I end up writing a book.
0:05:44 (laughing)
0:05:46 And people would kill for that, right?
0:05:47 So many people out there are like,
0:05:48 “Oh man, I would love to be you.”
0:05:50 No, you guys don’t wanna be Steven.
0:05:53 I know you think you do, but this is the crazy thing.
0:05:56 We each as human beings have our own journey.
0:05:58 And are you privileged and should you be grateful
0:05:59 and should people aspire to be you?
0:06:01 Absolutely, but they don’t wanna be you.
0:06:03 Like your own problems are enough,
0:06:04 they don’t need yours too, okay?
0:06:06 – Amen.
0:06:08 – So now the question is how do we heal?
0:06:09 So I think the problem is like,
0:06:11 no amount of fixing things over there
0:06:12 is gonna go back to this.
0:06:15 And this is where we can look at the science
0:06:18 of healing trauma.
0:06:19 So here are the steps.
0:06:22 First thing is safety so that we can get neuroplasticity.
0:06:24 Second thing is emotional awareness
0:06:26 and emotional regulation.
0:06:28 And this allows us for number three,
0:06:30 which is really important, which is identity.
0:06:33 So if we look at our human sense of identity,
0:06:35 how do you develop an identity?
0:06:38 So if I were to ask you in three sentences, Steven,
0:06:39 who are you?
0:06:41 – My identity.
0:06:43 – Yeah, tell me, who’s Steven?
0:06:45 – To myself or just to the world or is that the same thing?
0:06:46 – Tell me about who’s Steven.
0:06:49 – I’m an entrepreneur, I am a,
0:06:53 I guess I’m a podcaster now.
0:06:59 And I am, I was gonna say a Manchester United fan.
0:07:02 – Okay, so I think those are three features, right?
0:07:04 So I’ve read your bio.
0:07:06 So the other thing that you tend to do in your bio
0:07:07 is there’s a narrative, right?
0:07:08 You were a college dropout.
0:07:12 You started a company, right?
0:07:15 You talked about this Louis Vuitton bag phase
0:07:17 and then there’s the post Louis Vuitton bag phase.
0:07:19 And even before we had this podcast,
0:07:22 you were talking to me about the phases of your life.
0:07:25 So identity requires a timeline.
0:07:26 – Okay.
0:07:28 – Now the interesting thing is if we look at the
0:07:32 formative moments of your life, they all have emotion.
0:07:35 So this is what’s really important.
0:07:39 If you have an identity that is bad in any way,
0:07:43 you can never change that identity without emotions.
0:07:46 So what happened, so my, like when I tell my story,
0:07:48 it’s like I was a kid, nine years old,
0:07:52 I got put on these expectations, dropped out of college,
0:07:54 went to become a monk, went to medical school,
0:07:57 became a doctor, now I started this whole helping random
0:07:58 people on the internet thing.
0:08:00 So each of those were emotional experiences.
0:08:05 So who we are is a narrative of our most emotional
0:08:10 experiences and we see this in all of our like superhero
0:08:10 movies, right?
0:08:13 Batman had this tragic experience where his parents were shot
0:08:16 by the Joker and then he became something, right?
0:08:18 They’re all of these moments, these powerful emotional
0:08:19 moments.
0:08:22 So if your emotions are dulled by drugs, by technology,
0:08:25 by pornography, by watching serial killer shows,
0:08:27 you will never change who you are.
0:08:28 It is impossible.
0:08:31 The neuroscience of your identity and development requires
0:08:34 emotional experience, okay?
0:08:36 So with trauma, that’s the next thing that happens.
0:08:38 Once we have access to emotions,
0:08:41 then we can become someone else.
0:08:45 Now the problem with trauma is that before we become someone
0:08:50 else, the beliefs we have about ourselves become our destiny.
0:08:53 So if I think to myself, I’m a loser.
0:08:56 So when I was interviewing for residency,
0:08:59 I went to an interview somewhere on the West Coast
0:09:01 and the director of the program called me at the end of
0:09:02 the interview and they’re like,
0:09:04 we don’t understand why you’re here.
0:09:06 And I was like, what do you mean you don’t understand
0:09:06 why I’m here?
0:09:08 And they’re like, your application is really good.
0:09:12 You could end up at any program in the country.
0:09:14 Like why did you pick us?
0:09:18 And I was like, I picked y’all because I liked the way
0:09:21 that your hospital works and I liked that the city it’s in
0:09:23 and I’m super into complementary technology.
0:09:25 Like what do you mean, why am I here, right?
0:09:28 But the way that he approached it with a lack of confidence,
0:09:31 he’s like, our program sucks and they had some problems
0:09:33 with the program at the time, so it kind of makes sense.
0:09:34 But this becomes a self-fulfilling prophecy.
0:09:39 If I go into a job interview and I feel a lack of confidence,
0:09:40 if I believe I’m a loser,
0:09:42 then I’m not gonna get the job.
0:09:45 You used to go to clubs and buy bottles of Champagnes
0:09:47 and thought that you were a loser,
0:09:49 didn’t end up where you wanted to go.
0:09:51 So this is what a lot of people don’t understand.
0:09:53 Everyone’s focused on productivity.
0:09:56 But the single most important thing that will determine
0:09:58 your future is your sense of who you are.
0:10:01 And that’s not like some, oh, spiritual get connected with you.
0:10:04 This is like fucking science, right?
0:10:06 If you believe you are a loser,
0:10:09 the empathic circuits of other people’s brains
0:10:13 will detect that in you and they will treat you like a loser.
0:10:15 You carry who you are with you.
0:10:18 That’s why you get into failed relationship number one,
0:10:19 failed relationship number two,
0:10:23 failed relationship number three until you changed.
0:10:26 And when you change your sense of identity changes,
0:10:27 then your future will change.
0:10:33 The last thing to do is on a more microscopic level,
0:10:36 look at these responses within yourself.
0:10:38 So you asked me at the very beginning of the podcast,
0:10:40 and now we’re coming full circle,
0:10:42 how do you start understanding yourself?
0:10:44 So you look at the drives within yourself, right?
0:10:47 Why can’t I sit still?
0:10:49 And this is gonna be so hard for you
0:10:50 because if I told you,
0:10:52 this is gonna be hilarious.
0:10:55 If I told you, Steven, if you wanna heal your trauma,
0:10:56 you need to go to Bali,
0:10:58 you need to sit on a beach and you need to do nothing,
0:11:01 you will still turn that into growth and progress.
0:11:02 Because what you’ll say is,
0:11:05 oh, this is what Dr. K told me to heal my trauma.
0:11:07 So now I’m doing even more important work
0:11:10 than a podcast for 10 million people on the internet.
0:11:12 Now I’m doing the healing of my trauma,
0:11:15 which is the goal and you’re still running away from yourself.
0:11:17 There’s no way you can run away from it.
0:11:21 Your mind will transform the very thing that you do
0:11:23 into the problem.
0:11:25 And that’s what trauma does.
0:11:28 I’ll give you a chance to respond ’cause I’ve been–
0:11:30 – I’m waiting for the solution, Dr. K.
0:11:34 – Yeah, so, I mean, in your case, I think it’s like, sit.
0:11:36 Just sit and you have to be careful
0:11:40 because if your mind turns the sitting into a goal
0:11:42 that I have to achieve, oh, I need to sit
0:11:43 and that will be my growth.
0:11:44 No, no fucking goal.
0:11:46 Just sit, waste your time.
0:11:49 What you need to learn how to do is waste your time.
0:11:53 Do nothing, sit, be with yourself
0:11:54 and watch out for that mind.
0:11:56 The second thing is awareness, okay?
0:12:00 So as you sit, you will notice all of these things come up.
0:12:03 So this is like, you wanted to,
0:12:05 you asked me a question at the beginning, how do you start?
0:12:08 So what I would say is sit for five minutes, 15 minutes.
0:12:11 Sometimes we’ll tell people to stare at a wall for an hour.
0:12:16 And just look at what on earth goes on inside you.
0:12:21 You will discover that it is a zoo of thoughts, feelings,
0:12:27 emotions, drives, panics, worries, distractions.
0:12:31 Your internal environment is such a mess.
0:12:34 So what we need to do is just kind of calm that stuff down
0:12:37 by like just letting it kind of run out of steam.
0:12:38 So this is a principle of the mind
0:12:42 that if we feed our mind, it’ll continue to grow.
0:12:44 But like what we need to do is just let it run out of steam.
0:12:46 So just sit and do nothing for a while.
0:12:50 People don’t realize the part of our brain
0:12:54 that exerts willpower has something to do with this part
0:12:57 of our brain called the anterior cingulate cortex.
0:13:00 The anterior cingulate cortex is a piece
0:13:01 of where willpower comes from,
0:13:06 but it is also the part of our brain that monitors conflict.
0:13:09 So willpower and monitoring a conflict
0:13:12 are actually technically the same thing,
0:13:14 the same part of the brain activates.
0:13:16 And if you guys, if you pay attention
0:13:18 to your own internal experience,
0:13:22 what you’ll realize is anytime you’re using willpower,
0:13:25 there’s an internal struggle
0:13:26 that you are paying attention to.
0:13:29 It’s like, I don’t wanna order chicken.
0:13:31 I wanna order fried chicken.
0:13:33 So there’s a monitoring of the conflict that goes on.
0:13:35 That’s anytime you’re exerting willpower,
0:13:37 there’s this thing this way and this thing this way,
0:13:38 but you are aware of it.
0:13:42 You can’t exert willpower if you’re behaving automatically.
0:13:44 That’s why it’s so easy to get lost in doom scrolling
0:13:46 because you’re not even aware of what you’re doing
0:13:48 before and then four hours have gone behind.
0:13:49 You’re like, what?
0:13:50 What happened?
0:13:51 You’re not aware.
0:13:53 So this is the crazy thing from a neuroscientific perspective
0:13:55 and this is what the yogis will teach as well.
0:13:58 Awareness is willpower.
0:14:01 Awareness is self-control.
0:14:03 And I’ve worked a tons of addicts.
0:14:06 They come up for air and maybe you’ve done this
0:14:08 and maybe people at home have done this.
0:14:10 You go on this binge and then you come up for air
0:14:12 and you’re like, what have I been doing for a couple of days?
0:14:14 What I’ve been doing for a couple of hours,
0:14:17 then you gain that awareness again.
0:14:20 So the more that you are aware in the present moment,
0:14:24 the more your problems will literally melt away.
0:14:25 It’s like crazy.
0:14:26 I don’t quite know how it works,
0:14:28 but this is what yoga teaches you,
0:14:31 that as you are aware, as you are aware, as you are aware,
0:14:34 you stop rejecting things, you start accepting things,
0:14:35 you focus on the present.
0:14:37 All the stuff that everyone talks about
0:14:38 is actually rooted in awareness.
0:14:41 And we live in a society where I say,
0:14:43 if I say you don’t need habits, you don’t need willpower,
0:14:45 you don’t need discipline, all you need is awareness,
0:14:48 people will reject me.
0:14:50 That doesn’t mean it isn’t true.
0:14:53 And the more that you explore awareness,
0:14:54 the more you will realize,
0:14:56 like I used to think it was like 50/50,
0:14:59 I’m now at like 90% of the problem is awareness.
0:15:02 And that’s weird.
0:15:02 – No, but does that,
0:15:07 ’cause we tend to look for solutions that involve action.
0:15:12 Like, you know, buy that thing, make that list,
0:15:14 go to that meeting, watch that thing,
0:15:15 it’s all about action, action, action,
0:15:17 as a solution to our problems.
0:15:18 So I was expecting you to tell me
0:15:21 that the solution to everything we’ve discussed here
0:15:23 is like the seven step process of like,
0:15:26 write this thing down, say this thing, and you know.
0:15:28 – Okay, so let’s understand this, okay?
0:15:31 You work really hard, Stephen.
0:15:34 Is it hard to work hard?
0:15:37 – For me? – Yeah.
0:15:39 – No. – Okay.
0:15:42 So now we have to understand why is it not hard
0:15:43 for you to work hard?
0:15:49 – It’s, why is it not hard for me to work hard?
0:15:51 Because it feels good to work hard?
0:15:53 – Absolutely.
0:15:55 So your problem, see, this is the whole problem
0:15:56 that everyone makes.
0:15:59 So Stephen, you started a company when?
0:16:01 – First one was very young,
0:16:02 but we weren’t counting that
0:16:03 ’cause I didn’t register the company.
0:16:05 So the first one that was registered
0:16:08 would have been when I was 18.
0:16:10 – Okay, and you’ve started how many companies
0:16:11 or been involved in how many companies?
0:16:13 – 10, 20, yeah.
0:16:15 – And made like millions and millions of dollars and stuff.
0:16:17 Yeah, right?
0:16:18 Started a podcast, you’ve got
0:16:20 how many millions of subscribers now?
0:16:23 – Across the platforms, maybe 10 million.
0:16:24 – Okay, cool, right?
0:16:26 So like, this is a lot of work.
0:16:29 And everyone’s like, oh my God, I wanna be like Stephen.
0:16:32 But the whole thing is it’s not hard for you.
0:16:36 It’s hard for you to not do it.
0:16:39 So this is what I’m saying.
0:16:41 You don’t need to focus on the action.
0:16:43 It’s the internal thing that drives you
0:16:48 like a fucking slave that is responsible for your success.
0:16:52 If someone else wants a fraction of what you have,
0:16:53 10% of what you have,
0:16:55 they don’t need to duplicate your actions.
0:16:58 They need to duplicate what’s going on on the inside.
0:16:59 This is exactly my point.
0:17:02 (upbeat music)
0:17:03 (upbeat music)
Với cấu trúc gen của tôi, có thể có sự khác biệt nào trong cấu trúc gen của tôi khiến mối quan hệ của tôi với thực phẩm, việc ăn uống và giảm cân khác với bạn không? Ồ, được rồi, tôi có lẽ không có câu trả lời tốt lắm. Di truyền không có câu trả lời rõ ràng về lý do tại sao người khác nhau lại ăn khác nhau, ngoài những khác biệt văn hóa vào thời điểm này. Được rồi, lý do về di truyền liên quan đến điều đó là vì rất khó để xác định chính xác người ta đã ăn gì để làm nghiên cứu về di truyền. Những gì chúng tôi biết, vì chúng tôi có thể quan sát, là cách mà người dân thuộc các dân tộc khác nhau dễ bị mắc các bệnh khác nhau. Ví dụ nổi tiếng, người Đông Á, những người trông giống như tôi, người Nam Á, người Ấn Độ, Pakistan, Bangladesh không thể có chỉ số BMI lớn trước khi có nguy cơ mắc tiểu đường loại 2, đúng không, so với người da trắng, người Polynesia nổi tiếng, có thể trở nên khá béo trước khi mắc bệnh. Đây là một ví dụ điển hình về lý do tại sao người Nam Á, người Đông Á có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường cao hơn mặc dù béo phì không phải là một vấn đề lớn trong văn hóa của họ. Nhưng sau đó, bạn bắt đầu nhìn vào hình dáng cơ thể, điều này cũng quan trọng, bạn tích trữ mỡ ở đâu, bạn có xu hướng tích mỡ ở mông, bụng, bạn cao bao nhiêu, thấp bao nhiêu, và tất cả những điều này mà chúng ta có thể thấy bằng mắt. Có những người dễ bị hoặc không dễ bị mắc các bệnh cụ thể mà những thứ khác thì không thể nhìn thấy. Tại sao, chẳng hạn, người Mỹ gốc Phi có khả năng bị mắc bệnh tim mạch nhiều hơn trong khi ít khả năng mắc bệnh tiểu đường, còn người Ấn Độ thì sao? Bạn bắt đầu đặt câu hỏi, và ở đó chúng ta có di truyền. Còn về gen béo phì thì sao? Tôi đã đọc trong chương hai của cuốn sách của bạn rằng có một gen gây béo phì. Có hơn một nghìn gen liên quan đến trọng lượng cơ thể. Gen béo phì trong chương hai mà tôi đề cập đến là gen leptin, gen này cho phép não bạn biết bạn có bao nhiêu mỡ. Đó là gen chính xác, leptin là gen mà tôi đang nói đến trong chương hai liên quan đến béo phì. Nó được gọi là gen béo phì vì con chuột có tên là béo phì, có sự thiếu tưởng tượng; bởi vì con chuột đó là một con chuột tự nhiên bị đột biến trong cùng một gen. Các nhà khoa học đã tìm ra điều đó và sau đó phát hiện ra rằng nó được bảo tồn ở người, và đó là lý do mà sếp tôi, Steve Rathley, đã phát hiện rằng gen đó cũng bị đột biến ở một số người. Vì vậy, đó là gen béo phì – đó là gen mỡ, có nghĩa là gen từ mỡ cho phép não biết bạn có bao nhiêu mỡ, và liệu có khả năng rằng nó không chỉ đơn thuần là bật hoặc tắt mà hơi bị khiếm khuyết không? Một số người có thể cảm thấy đói hơn một chút so với những người khác, hay đây là vấn đề nhị phân, có thể bật hoặc tắt? Leptin vì một lý do nào đó hầu như là nhị phân, nếu bạn có một chút nó thì bạn ổn, nếu bạn không có chút nào thì bạn không ổn. Tuy nhiên, rõ ràng có một con đường mà leptin gửi tín hiệu đến não, điều này gửi tín hiệu đến một thứ khác, và có một gen khác mà tôi đã nghiên cứu có tên là mc4r, nó là một phần của con đường này, là một phần của con đường cảm nhận mỡ. Đó là một gen hiếm hoi, giống như một bộ điều chỉnh nhiệt độ. Ví dụ, chúng tôi đã tìm thấy hàng ngàn đột biến khác nhau trong gen này, và bạn có thể tưởng tượng rằng tùy thuộc vào mức độ nghiêm trọng của sự rối loạn, một số hoàn toàn chết, một số có 70% chức năng. Chúng tôi có thể dự đoán một ai đó sẽ ăn bao nhiêu trong một kịch bản tiệc buffet thử nghiệm nếu họ có một gen hoạt động 50% so với một gen không hoạt động. Và chúng tôi hiện biết rằng có khoảng 0.3, ít nhất là ở nước này, tức là 200.000 người ở Vương quốc Anh và một triệu người ở Hoa Kỳ sẽ mang các đột biến trong gen mc4r này, làm cho họ có nguy cơ cao hơn mắc bệnh béo phì. Vì vậy, ở tuổi 18, nếu bạn mang một đột biến trong gen mc4r này, bạn trung bình nặng hơn 18kg, 40 pound, ở tuổi 18 và đó là 200.000 người ở nước này. Vì vậy, đó không phải là điều phổ biến cho lắm, đúng không? Nó vẫn chiếm 99%.
7% trọng lượng cơ thể của con người không được xác định bởi điều này, nhưng có nhiều trọng lượng cơ thể của mọi người phụ thuộc vào gen cụ thể này. Tuy nhiên, đây là một hệ thống có thể điều chỉnh, vì vậy nó có thể là một chút hoặc rất nhiều, nghĩa là bạn có thể nặng hơn một chút hoặc nặng hơn rất nhiều. Tôi đang nghĩ đến một số gia đình thường trông khá giống nhau, đúng không? Về hình dáng và kích thước cơ thể, v.v. Tôi đang tự hỏi họ có bao nhiêu quyền kiểm soát để chống lại những gen đó nhằm có được cơ bụng sáu múi. Tôi không nói rằng đó là một trạng thái khỏe mạnh bền vững để đạt được, nhưng liệu có khó khăn hơn cho một số người nếu gia đình họ có thể hơi lớn hơn để chống lại điều đó và đạt được một trạng thái khác, và sau đó giữ được trong trạng thái đó không? Vâng, chắc chắn là như vậy. Có một thứ mà chúng ta từng gọi là giả thuyết điểm cài đặt, có nghĩa là mỗi người trong chúng ta có một trọng lượng mà chúng ta thực sự bảo vệ. Có lẽ nó phức tạp hơn so với dải trọng lượng cài đặt đó. Có một dải mà bạn thực sự dễ dàng giữ được trọng lượng. Nói cách khác, tôi không nghĩ về trọng lượng cơ thể của mình vào lúc này, và đây là trọng lượng mà tôi đang có, nhưng tôi ước mình nhẹ hơn nửa đá hoặc một đá. Nhưng nếu tôi giảm được nửa đá đó, tôi sẽ phải nghĩ về thức ăn mọi lúc để giữ được nửa đá đó. Trong khi nếu tôi nặng thêm nửa đá nữa, tôi sẽ không tăng thêm trọng lượng của mình nữa. Đó là ý tưởng rằng có một dải trọng lượng mà bạn dễ dàng bảo vệ, và mỗi người trong chúng ta đều khác nhau. Có một số người gầy, có những người thấy nó khó khăn hơn để nói không với thức ăn hơn những người khác. Đó là gần như tất cả. Vì vậy, nhiệt độ cơ thể và thức ăn của một số người được cài đặt cao hơn một chút so với người khác, và bạn bảo vệ bộ điều chỉnh nhiệt độ đó ở 25 độ so với 20 độ. Thực sự gần như không có gì bạn có thể làm; bạn có thể chỉ giảm từ 25 xuống 24,5, và có thể sau Giáng sinh, bạn quay trở lại 25 và 0.
5 được, và vì vậy bạn di chuyển xung quanh đó nhưng khả năng bạn giảm cân đến 20kg và giữ ở đó là rất thấp. Bạn có thể giảm xuống 20kg được, okay, nếu bạn thực hiện một chế độ ăn kiêng ngớ ngẩn, nhưng ngay khi bạn dừng lại, bạn sẽ ngay lập tức tăng cân trở lại. Vì vậy, chúng ta phải bảo vệ, có rất ít sự lựa chọn (trong ngoặc kép) về việc chúng ta sẽ ở đâu với cân nặng cơ thể trong suốt cuộc đời. Trong mỗi bữa ăn, chúng ta có sự lựa chọn, bạn nghĩ rằng đúng không: pizza hay không pizza, pizza hay không pizza, nhưng trong hàng ngàn lần ăn uống, có rất ít sự lựa chọn.
Sau đó, bạn đã đề cập đến tuổi tác, chúng ta có béo hơn khi lão hóa không? Bởi vì thường thì tôi nhìn thấy rằng những người trẻ tuổi thường có thân hình gọn ghẽ hơn, và sau đó dường như có điều gì đó xảy ra trên đường đi. Đó có phải chỉ là một quan sát sai lầm của tôi hay có một số khoa học ủng hộ việc tăng cân khi chúng ta già đi? Có nghiên cứu cho thấy rằng cân nặng sẽ không ngừng tăng, okay, mặc dù chúng ta đã ngừng phát triển khi 18 tuổi. Thực ra có một số nghiên cứu gần đây hơn. Nếu bạn hỏi tôi câu hỏi này cách đây năm năm, tôi đã nói rằng khi chúng ta đạt 40 hoặc 50 tuổi, quá trình chuyển hóa của chúng ta bắt đầu giảm. Đó là một phần lý do không đúng sự thật. Thực ra, quá trình chuyển hóa của chúng ta không bắt đầu giảm cho đến khi chúng ta 60 tuổi, okay. Nhưng điều gì xảy ra khi chúng ta lớn tuổi là một số điều khác nhau. Trước hết, chúng ta thường trở nên giàu có hơn, có nhiều tiền hơn, và chúng ta thường ngồi nhiều hơn, okay, chỉ nói về loại công việc mà chúng ta làm. Và vì cả hai lý do này, chúng ta thường ít vận động hơn vì chúng ta bận rộn hơn và do đó chúng ta mất khối lượng cơ bắp. Tất cả ba điều đó đều tác động đến quá trình chuyển hóa. Phần hoạt động nhất của cơ thể bạn chính là cơ bắp.
Vì vậy, khi bạn trẻ và làm nhiều việc, bạn có nhiều thời gian để đến phòng gym, trước tiên tỷ lệ chuyển hóa của bạn liên quan đến lượng cơ bắp bạn có. Vì vậy, khi bạn lớn tuổi, bạn ngồi nhiều hơn, ăn uống có hơi nhiều hơn; chúng ta không ăn ít đi mà là ăn nhiều hơn và chúng ta có thể mua thực phẩm giàu dưỡng chất hơn vì chúng ta có nhiều tiền hơn, và bạn bắt đầu mất khối lượng cơ bắp. Tất cả những điều đó cộng lại nghĩa là bạn chắc chắn sẽ trở nên to lớn hơn.
Rồi đến tuổi 60, quá trình chuyển hóa của bạn bắt đầu giảm, và rồi bạn trở nên to hơn nữa – có hiện tượng mở rộng tuổi trung niên v.v… Nên quay lại điểm về việc có nhiều cơ bắp sẽ có tỷ lệ trao đổi chất cao hơn, điều đó có nghĩa là nếu tôi có cơ bắp lớn thì tôi sẽ đốt cháy thức ăn của mình nhanh hơn. Thật là tin vui, tôi sẽ tập luyện sau, nâng tạ một chút. Bởi vì tôi thật sự rất quan tâm. Sau khi đọc điều đó trong cuốn sách của bạn về việc chúng ta tăng cân nhiều hơn khi lớn tuổi, tôi đã tìm kiếm thông tin trên Google và cơ quan Nghiên cứu và Chất lượng Chăm sóc Y tế nói rằng chúng ta thường có xu hướng tăng cân khi già đi với tỷ lệ từ 1 đến 2 pound mỗi năm, theo đánh giá của họ. Tôi thấy điều đó khá bất ngờ nhưng hoàn toàn chính xác.
Vậy những con số đó là gì? Tôi nghĩ thực sự rằng giữa 20 và 50 tuổi, trong 30 năm đó, người trung bình sẽ tăng khoảng 15kg, tương đương với 32.2 pound, tức là 1 đến 2 pound mỗi năm. Trung bình, người ta sẽ tăng 15kg trong 30 năm; có người tăng rất ít, trong khi những người khác thì tăng nhiều hơn. Chúng ta nhìn vào gương; tôi nhìn vào gương. Nhưng điều đó là đúng, tôi không muốn trở thành người như vậy, bạn ạ, tôi không biết bạn có bao nhiêu lựa chọn.
Tôi có thể làm gì để cố gắng giữ dáng, vì với tôi, không chỉ là cân nặng hoặc cách tôi trông ra sao, mà còn là tôi, tôi không biết phải nói thế nào, nhưng có một tầng cầu thang rất lớn vào ngày hôm nọ, một bộ cầu thang thật sự dài dẫn xuống một cái hồ. Tôi đã ở Indonesia vài tháng trước, và tôi nhớ đã nghĩ về những bậc cầu thang đó và nghĩ rằng, trời ạ, nếu tôi không khỏe mạnh và không có đầu gối tốt thì không có cách nào tôi có thể xuống bộ cầu thang này được, để tôi có thể thực hiện chuyến đi thuyền mà tôi định tham gia. Tôi chỉ nghĩ về việc đó thật kỳ lạ, tôi biết đây có vẻ là một câu chuyện kỳ lạ để kể nhưng nó đã hiện lên trong đầu tôi.
Tôi đã xuống dưới chân cầu thang và tôi quay sang người tôi đi cùng và nói một cách thật sự rằng, bạn biết đấy, đó là lý do tại sao tôi phải giữ dáng càng lâu càng tốt. Vì tôi muốn thực hiện những chuyến đi thuyền này và tôi muốn tham gia vào hoạt động chèo thuyền nhỏ này, nhưng tôi sẽ không thể tiếp cận nó trừ khi tôi có thể đi xuống và lên những bậc cầu thang đó, khoảng 200 mét bậc cầu thang xuống vách núi.
Vì vậy, đó là điều tôi quan tâm; tôi quan tâm đến việc hoạt động, mạnh mẽ và khỏe mạnh càng lâu càng tốt. Và từ những gì bạn nói về lực hấp dẫn và trọng lượng, việc thừa cân sẽ làm giảm khả năng của tôi trong việc thực hiện những bậc cầu thang đó. Vậy tôi nghĩ có hai yếu tố ở đây. Thứ nhất là làm những điều mà chúng ta muốn làm, giống như vậy. Bạn hoàn toàn đúng, những điều này là những gì tôi vẫn có thể làm, rằng tôi vẫn có thể đi bộ lên núi hoặc xuống núi vì tôi vẫn đủ sức khỏe để làm điều đó và tôi muốn giữ sức khỏe càng lâu càng tốt để làm điều ấy. Và trọng lượng chắc chắn sẽ cản trở điều đó.
Nhưng rồi còn có một yếu tố thứ hai mà thực sự cần xem xét. Giờ đây, sức khỏe thì không ai trong chúng ta sẽ sống lâu hơn; hy vọng là như vậy, và nếu chúng ta sống lâu hơn nhưng không khỏe mạnh thì liệu bạn có muốn sống lâu hơn không? Vậy nên bạn muốn sống lâu hơn nhưng khỏe mạnh hơn trong thời gian dài hơn, okay. Và chắc chắn rằng điều gần gũi nhất với sức khỏe khi bạn già đi không phải là tổng trọng lượng của bạn, tuy rằng cũng có một vai trò. Số lượng cơ bắp bạn có chính là khối lượng cơ bắp của bạn khi bạn già đi, không kể đến lượng mỡ bạn có, okay. Điều đó sẽ xác định bạn có khỏe mạnh hơn khi tuổi tác tăng hay không. Vậy bây giờ, khi tôi nói về việc bước vào tuổi 60, 70 thay vì khi một người có thể đi xuống một bộ cầu thang dài 200 mét. Vậy giờ đây, khi bạn lớn tuổi, điều quan trọng nhất là duy trì việc tập luyện sức đề kháng, không phải chỉ là nâng tạ.
Tôi đang nói về việc ngồi trên tường, đứng dậy và ngồi xuống ghế, vì lượng cơ bắp bạn có thực sự đánh dấu mức độ sức khỏe mà bạn sẽ đạt được. Khoa học rất đáng ngạc nhiên; nó thực sự liên quan nhiều đến sức khỏe, độc lập với cân nặng. Cơ bắp là điều quan trọng nhất cho việc lão hóa khỏe mạnh, đặc biệt là khi bạn đạt đến tuổi 60, 70 trở lên. Thú vị đấy! Vì vậy, tôi sẽ tiếp tục tập luyện sức đề kháng, đúng không? Luôn luôn giữ việc tập luyện sức đề kháng và nâng tạ miễn là tôi có thể. Nâng tạ miễn là bạn có thể, đến một thời điểm nào đó bạn sẽ không thể nâng tạ được nữa, chỉ vì đừng đánh giá thấp tôi. Cái kiêu ngạo của tuổi trẻ, đúng không? Đó là sự ngây thơ của tuổi trẻ. Bạn chỉ nghĩ rằng mình sẽ luôn có thể làm những gì bạn làm bây giờ. Tôi, tôi … đó là điều tôi thường suy nghĩ, và tôi nghĩ nhiều người sẽ xem podcast này, có lẽ đặc biệt là vào thời điểm này trong năm, khi chúng ta đang ở tháng Giêng, họ có thể sẽ cố gắng tìm cách để giảm mỡ, họ muốn gầy hơn một chút. Bạn nói rằng bạn nghĩ rằng bạn muốn giảm nửa stone, tôi cũng ở trong tình huống tương tự, tôi nghĩ hầu hết mọi người muốn giảm nửa stone gì đó. Cách nào bạn sẽ gợi ý để làm điều đó? Cách đơn giản, bạn biết đấy, không phải cách phức tạp kiểu như đi mua khóa học của người này và làm ba triệu lần ngồi lên xuống. Những lời khuyên đơn giản mà bạn sẽ đưa cho ai đó đang hy vọng tạo ra sự giảm cân bền vững là gì? Được rồi, điều này giống như trang cuối của cuốn sách “Calorie Don’t Count”, nhưng nó là một tập hợp các con số, và tôi biết tôi đã nói là không nên đếm calo, nhưng đây là một tập hợp các con số mà bạn có thể áp dụng cho bất kỳ chế độ ăn nào bạn thích. Đầu tiên là lượng protein bạn ăn, và bạn cần cố gắng tập trung vào việc giữ khoảng 16% năng lượng trong ngày từ protein. 16%. Và có một điểm lý tưởng ở đây; nếu bạn ăn quá nhiều và không tập luyện, bạn đang gây áp lực lên thận của mình vì thận của bạn phải loại bỏ lượng nitơ từ protein. Khoảng 16% là điểm lý tưởng. Và điều này không có nghĩa là chỉ ăn bít tết, có thể ăn đậu, đậu hũ, bất kỳ loại protein nào từ đâu. Thứ hai là chất xơ, chúng ta cần ăn nhiều chất xơ nhất có thể, khoảng 30 gram. Chúng ta muốn nhắm đến mục tiêu đó, mặc dù hiện tại ở đất nước này, chúng ta chỉ đang ăn khoảng 15 gram. Chúng ta cần tăng gấp đôi lượng chất xơ mà chúng ta thực sự ăn. Thứ ba, chúng ta cần hạn chế lượng đường thêm vào chế độ ăn uống của mình, đường thêm có nghĩa là đường không liên kết với chất xơ, đường bột, siro cây phong, mật hoa agave, tất cả những điều đó là đường thêm vào. Giữ lượng đường thêm chiếm 5% hoặc ít hơn trong tổng năng lượng trong ngày của bạn. Và đó là ba con số mà tôi muốn bạn nghĩ đến: 16% protein, 30 gram chất xơ, 5% hoặc ít hơn là đường thêm. Áp dụng điều đó vào bất kỳ chế độ ăn nào bạn muốn, keto hay bất cứ điều gì bạn muốn, áp dụng vào đó và tôi nghĩ đó sẽ là một cách ăn uống bền vững, lành mạnh. Có rất nhiều điều đã được nói về việc tập thể dục như một chiến lược giảm cân. Nhiều người nghĩ rằng bạn biết đấy, tôi chỉ cần chạy mỗi ngày là sẽ giảm cân. Trong sách của bạn, bạn đã nói rằng vấn đề với việc sử dụng tập thể dục như một chiến lược giảm cân là tập thể dục khiến bạn cảm thấy đói. Bạn không thể chạy đuổi theo một chế độ ăn kém. Có phải tập thể dục là một chiến lược tốt cho việc giảm cân không? Nó là một chiến lược tốt cho việc giảm cân nếu bạn là một vận động viên Olympic hoặc là một người đua xe đạp Tour de France. Còn nếu bạn chỉ là một người bình thường như tôi, hoặc người bình thường như bạn, thì sao? Tập thể dục? Vâng, bạn không bao giờ có thể thay thế những lợi ích tuyệt vời của việc tập thể dục. Tập thể dục có phải là một chiến lược tốt để giảm cân cho một người bình thường như Steve không? Không, nhưng nó là một công cụ tốt để duy trì cân nặng. Nói cách khác, một khi bạn đã giảm cân, điều đó có nghĩa là bạn cần ăn ít hơn theo cách nào đó; tập thể dục giúp bạn giữ được cân nặng đó. Vì vậy, khi bạn đã thực sự giảm cân mà bạn đang nhắm đến, bất kể đó là gì, thì hãy tập thể dục và điều đó sẽ giúp bạn giữ cân nặng. Nhưng nó sẽ không giúp tôi giảm cân ngay từ đầu. Không, điều đó có vẻ mâu thuẫn với những gì huấn luyện viên cá nhân cũ của tôi đã nói, chỉ vì chúng tôi không tập đủ. Bây giờ, nếu bạn có—thôi, để tôi đặt vấn đề này: Cách mà điều đó sẽ hoạt động là nếu bạn có một huấn luyện viên cá nhân và một đầu bếp. Thì điều gì sẽ xảy ra là huấn luyện viên cá nhân của bạn sẽ buộc bạn làm việc chăm chỉ và đầu bếp của bạn sẽ chuẩn bị bữa ăn cho bạn. Do đó, những gì xảy ra là việc kiểm soát diễn ra từ cả hai phía. Điều này không phải là điều thường xảy ra trong thế giới thực. Tôi đi chạy, đạp xe hoặc gì đó, trở về nhà, tôi đói đến mức rán mỡ, tôi mở tủ lạnh và cho đầy miệng carbs. Đó là câu chuyện của tôi. Vì vậy, rất khó để kiểm soát chế độ ăn uống của bạn sau khi bạn đã thực hiện các bài tập nặng và dài, vì bạn trở nên đói cồn cào. Các đội thể thao chuyên nghiệp họ tập luyện rất chăm chỉ; họ tập ba lần một ngày, nhưng họ vẫn có đầu bếp và chuyên gia dinh dưỡng, và họ ăn những gì mà căn tin cung cấp cho họ, đó là thức ăn lành mạnh. Vậy ai đó đang chăm sóc chế độ ăn uống của họ. Nhưng họ đốt cháy rất nhiều, nên họ không phải lo lắng quá về việc ăn bao nhiêu. Trong khi chúng tôi, thì có, và tôi biết rằng điều này có vẻ ngược đời ở một khía cạnh nào đó, nhưng đó là hoàn toàn vì chúng tôi không tập thể dục đủ. Và có phải vì cuối cùng bộ não đang điều khiển hành vi ăn uống của chúng ta không? Vì bộ não biết rằng chúng ta vừa đi chạy, nên nó tăng thêm cảm giác thèm ăn? Phải, một phần để khiến chúng ta quay lại trọng lượng đó, nó đang cố gắng bảo vệ chúng ta. Có điều đó và còn liên quan đến tâm lý của chính chúng ta nữa. Bởi vì giờ đây bạn cảm thấy hơi hãnh diện, “À, tôi đã đi chạy vào sáng Chủ nhật.” Và sau đó, bạn nghĩ bạn có thể ăn bất kỳ thứ gì bạn muốn. Có yếu tố đó nữa, nên một cách bất ngờ khi bình thường bạn sẽ nói, “Ôi, tôi không nên ăn quá nhiều hôm nay.” Có những kiểm soát nội tại mà đôi khi chúng ta có. Những kiểm soát nội tại đó yếu đi một khi chúng ta đã thực hiện…
“Chúng tôi đã tập thể dục vì cảm thấy mình xứng đáng với thức ăn trước mặt.”
(music vui tươi)
Không có cách nào sửa chữa cuộc sống của bạn mà có thể làm cho đứa trẻ đó biến mất.
Đúng vậy, khi tôi làm việc với những người đã bị chấn thương,
tôi thấy bạn đang mỉm cười.
Khi tôi làm việc với những người đã trải qua chấn thương,
họ sẽ xây dựng những cuộc sống tuyệt vời,
nhưng họ vẫn mang theo đứa trẻ đó bên mình.
Và đứa trẻ sẽ xuất hiện vào những lúc nhất định.
Sẽ có những thời điểm đặc biệt mà nếu tôi có chút,
như nếu tôi đối xử với bạn không đúng cách,
bạn sẽ nhận ra rằng bạn lại cảm thấy như đứa trẻ đó.
Khi bạn không làm gì, bạn lại cảm thấy như đứa trẻ đó.
Vì vậy, cái cấu trúc tâm lý, cái dây thần kinh đó vẫn tồn tại.
Bạn có thể xây dựng tất cả những điều tuyệt vời này
và có sự chân thật, không phải là bạn đang giả vờ.
Đây là một hiểu lầm rất phổ biến
rằng bạn có đang giả vờ không?
Không, bạn thực sự tự tin, bạn thực sự chân thật.
Bạn không thể giả vờ và đạt được những gì bạn có.
Và cùng một lúc,
những vết thương mà chúng ta trải qua để lại sẹo.
Đúng vậy, 100%.
Và cách thực sự để chữa lành là quay trở lại khoảnh khắc đó
và như xử lý với đứa trẻ đó, đúng không?
Bạn phải tháo dỡ thế giới quan mà bạn có,
đó là cách bạn chữa lành chấn thương,
là khi chúng ta bị chấn thương, chúng ta thích nghi.
Để thoát khỏi tình huống này,
tôi cần học điều này.
Vì vậy, một số đứa trẻ mà tôi đã làm việc cùng
thích nghi bằng cách trở nên vô hình.
Đó là những gì tôi đã làm, tôi đã bị bắt nạt rất nhiều.
Vậy tôi phải làm gì?
Tôi học cách trở nên vô hình.
Một số người thích nghi bằng cách trở nên thành công.
Vì vậy, nếu tôi thành công, đó là thuốc giải cho sự xấu hổ của tôi.
Tôi không phải xấu hổ nữa nếu tôi thành công.
Nhưng vết thương cũ vẫn còn đó.
Đúng vậy, và đây là lý do tại sao nó lại phức tạp như vậy
bởi vì những gì bạn vừa nói là hoàn toàn đúng,
nhưng đó là nơi mà sự hiểu lầm xảy ra
bởi vì tôi không về nhà và không cảm thấy không an toàn
hay không tự tin.
Như tôi nghĩ, khi tôi ở một mình,
tôi rất, rất ổn với chính mình.
Tôi rất, rất, như tôi cảm thấy người mà bạn trải nghiệm trên camera rất gần với con người thật của tôi.
Khi tôi ở trong phòng khách sạn một mình vào ban đêm. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi không còn những vết bầm tím từ thời thơ ấu và rằng chúng không thể bị tác động bởi nhiều thứ khác nhau. Và vì vậy, đây là một loại, cái này là, bởi vì khi chúng ta nói những từ như bất an và xấu hổ, bạn nghĩ rằng tôi bước vào phòng chờ xanh ở đó và tôi như, ôi, đó không phải là cuộc sống của tôi. Nhưng khi tôi, nơi mà tôi biết rằng vẫn còn điều gì đó ở đó, là tôi tự hỏi, sao mà bạn vẫn lái xe như vậy? Chính xác. Khi bạn hoàn toàn nhận thức rằng điều đó sẽ không dẫn đến bất kỳ hạnh phúc nào hơn trong bất kỳ bối cảnh nào. Như tôi rất rõ ràng về mặt logic rằng việc trở nên nhiều hơn sẽ không có tác động đến những điều quan trọng. Thế nhưng đây tôi vẫn đang xây dựng doanh nghiệp và bạn biết đấy, đây là điều mà tôi luôn phải đấu tranh. Vì vậy, tôi tự hỏi, được rồi, chắc chắn phải có một lực lượng mà bạn không nhận thức được một cách có ý thức đang khiến bạn tiếp tục, tiếp tục. Chính xác, đúng vậy. Vậy hãy hiểu một vài điều. Đẹp, đẹp, đẹp, Steven, đẹp. Vậy có một vài điều cần hiểu. Chúng ta nghĩ về việc chữa lành như một quang phổ, đúng không? Vì vậy, nếu tôi ở mức âm 100, tôi cũng không thể là dương 100. Hai điều này sẽ triệt tiêu lẫn nhau. Đó không phải là cách nó hoạt động. Vì vậy, nếu tôi đưa cho bạn một ly nước và sau đó tôi đi tiểu vào đó và sau đó tôi thêm đường, thì nó không loại bỏ được nước tiểu. Đây là hai điều độc lập. Đây là điều thường xảy ra. Đây là điều mà chúng ta không hiểu về chấn thương. Bạn, việc loại bỏ nước tiểu yêu cầu phải loại bỏ nước tiểu. Không có lượng đường nào có thể lấy nó ra khỏi đồ uống, được chứ? Vì vậy, không có lượng, đây là sai lầm số một. Không có lượng xây dựng điều gì tốt sẽ loại bỏ điều gì xấu, được chứ? Vì vậy, việc chữa lành, và cũng giống như, bạn biết đấy, nếu tôi gãy chân, không có lượng tập tạ nào sẽ chữa lành chân tôi. Tôi có thể xây dựng nhiều như tôi muốn. Tôi có thể làm tóc. Tôi có thể đánh răng, nhưng chân thì bị gãy. Chân thì bị gãy. Điều tương tự cũng đúng với tâm trí, được chứ? Điều thứ hai là điều gì xảy ra là chúng ta có như,
Ý thức của chúng ta bị chia rẽ.
Bây giờ chúng ta sẽ đi vào một chút kỹ thuật và có thể hơi lạc đề.
Chúng ta có rất nhiều mảnh ghép tiềm ẩn của ý thức mà sẽ được kích hoạt trong những tình huống nhất định.
Tất cả những gì bạn cần làm là chú ý đến bản thân trong một khoảng thời gian năm phút và bạn sẽ thấy điều này.
Vì vậy, khi tôi bước vào một nhà vệ sinh mà tôi chưa bao giờ sử dụng trước đây,
tôi bắt đầu nghĩ về việc, được rồi, nút xả ở đâu?
Nhà vệ sinh ở đâu?
Tôi sử dụng nhà vệ sinh này như thế nào?
Bạn biết đấy, vì vậy tôi sẽ kích hoạt thông tin tiềm ẩn mọi lúc.
Vì vậy, nếu ai đó hỏi tôi phương trình bậc hai là gì,
thông tin đó vẫn ở đó, tiềm ẩn trong tâm trí tôi và nó sẽ được kích hoạt.
Vì vậy, một trong những sai lầm lớn nhất mà chúng ta mắc phải về việc chữa lành
là chúng ta nhìn vào những gì đang hoạt động trong tâm trí mình, 90% thời gian,
và chúng ta giả định rằng chấn thương không còn nữa.
Điều đó không đúng.
Điều đó có hợp lý không?
– 100%.
– Đúng vậy, chấn thương chỉ trở nên tiềm ẩn.
Sau đó có những điều nhất định xảy ra
có thể kích hoạt chấn thương đó.
Đó là những gì chúng ta gọi là kích thích, đúng không?
Vì vậy, nếu tôi bị chấn thương tâm lý, nếu chúng ta nhìn vào PTSD
và tôi đã bị chấn thương bởi một quả bom nổ,
thực sự não bộ của tôi có những mạch nhất định
quét môi trường cảm nhận của tôi
và quyết định những gì cần được kích hoạt.
Vì vậy, có những cách mà sự tĩnh lặng khiến bạn cảm thấy nhỏ bé
và chúc bạn nếu bạn sẽ bao giờ nhỏ bé một lần nữa,
không bao giờ nữa, không bao giờ nữa, không bao giờ nữa.
Tôi sẽ cược tiền rằng nếu bạn ngồi một mình
và bạn không bận rộn, đúng không?
Đó là lý do tại sao bạn phải xem các chương trình tội phạm.
Bởi vì nếu bạn không xem các chương trình tội phạm,
bạn sẽ trở nên tĩnh lặng.
Và nếu bạn tĩnh lặng, điều đó là không thể chấp nhận, được chứ?
Vì vậy, những điều tiềm ẩn phải được chữa lành nơi chúng thuộc về.
Bạn không cần phải lo lắng, bằng cách nào đó, nó nằm trong nghiệp của bạn,
nó sẽ được chữa lành và nó đang đến.
– Vâng, tôi đã cười vì điều đó rất đúng.
Chỉ cười về việc khi tôi đi Bali,
cuối cùng tôi lại viết một cuốn sách ở đó.
(cười)
Và mọi người sẽ giết để có được điều đó, đúng không?
Có rất nhiều người ngoài kia như,
“Ôi, tôi rất muốn trở thành bạn.”
Không, các bạn không muốn trở thành Steven đâu.
Tôi biết các bạn nghĩ là các bạn muốn, nhưng điều này thật điên rồ.
Mỗi chúng ta, với tư cách là con người, đều có hành trình riêng.
Và bạn có đặc quyền và nên biết ơn,
và mọi người có nên khao khát trở thành bạn không?
Chắc chắn rồi, nhưng họ không muốn trở thành bạn đâu.
Như những vấn đề của bạn đã đủ rồi,
họ không cần thêm vấn đề của bạn nữa, được chứ?
– Amen.
– Vậy bây giờ câu hỏi là làm thế nào để chúng ta chữa lành?
Tôi nghĩ vấn đề là,
không có cách nào sửa chữa mọi thứ ở đó
sẽ quay trở lại với điều này.
Và đây là nơi chúng ta có thể nhìn vào khoa học
của việc chữa lành chấn thương.
Vậy đây là các bước.
Điều đầu tiên là an toàn để chúng ta có thể có khả năng thay đổi thần kinh.
Điều thứ hai là nhận thức cảm xúc
và điều chỉnh cảm xúc.
Và điều này cho phép chúng ta có điều thứ ba,
mà thực sự quan trọng, đó là danh tính.
Vì vậy, nếu chúng ta nhìn vào cảm giác danh tính của con người,
bạn phát triển danh tính như thế nào?
Vì vậy, nếu tôi hỏi bạn trong ba câu, Steven,
bạn là ai?
– Danh tính của tôi.
– Vâng, nói cho tôi biết, Steven là ai?
– Đối với bản thân tôi hay chỉ với thế giới hay đó có phải là cùng một điều không?
– Nói cho tôi biết về Steven.
– Tôi là một doanh nhân, tôi là,
tôi đoán bây giờ tôi là một podcaster.
Và tôi là, tôi đã định nói là một fan của Manchester United.
– Được rồi, vì vậy tôi nghĩ đó là ba đặc điểm, đúng không?
Tôi đã đọc tiểu sử của bạn.
Vì vậy, điều khác mà bạn thường làm trong tiểu sử của bạn
là có một câu chuyện, đúng không?
Bạn đã bỏ học đại học.
Bạn đã bắt đầu một công ty, đúng không?
Bạn đã nói về giai đoạn túi Louis Vuitton này
và sau đó là giai đoạn sau túi Louis Vuitton.
Và ngay cả trước khi chúng ta có podcast này,
bạn đã nói với tôi về các giai đoạn trong cuộc đời của bạn.
Vì vậy, danh tính cần một dòng thời gian.
– Được rồi.
– Bây giờ điều thú vị là nếu chúng ta nhìn vào
những khoảnh khắc hình thành trong cuộc đời bạn, chúng đều có cảm xúc.
Vì vậy, đây là điều thực sự quan trọng.
Nếu bạn có một danh tính nào đó xấu theo cách nào đó,
bạn không bao giờ có thể thay đổi danh tính đó mà không có cảm xúc.
Vậy điều gì đã xảy ra, khi tôi kể câu chuyện của mình,
Khi tôi còn là một đứa trẻ, chín tuổi, tôi đã bị đặt lên những kỳ vọng này, bỏ học đại học, trở thành một tu sĩ, vào trường y, trở thành bác sĩ, và bây giờ tôi bắt đầu việc giúp đỡ những người ngẫu nhiên trên internet. Mỗi trải nghiệm đó đều mang tính cảm xúc. Vậy chúng ta là ai chính là câu chuyện về những trải nghiệm cảm xúc mạnh mẽ nhất của chúng ta, và chúng ta thấy điều này trong tất cả các bộ phim siêu anh hùng, đúng không? Batman đã có một trải nghiệm bi thảm khi cha mẹ anh bị Joker bắn và sau đó anh trở thành một người khác, đúng không? Có rất nhiều khoảnh khắc, những khoảnh khắc cảm xúc mạnh mẽ này. Nếu cảm xúc của bạn bị làm mờ bởi ma túy, công nghệ, khiêu dâm, hoặc xem các chương trình về kẻ giết người hàng loạt, bạn sẽ không bao giờ thay đổi được bản thân. Điều đó là không thể. Khoa học thần kinh về danh tính và sự phát triển của bạn cần những trải nghiệm cảm xúc, được chứ? Vậy với chấn thương, đó là điều tiếp theo xảy ra. Khi chúng ta có quyền truy cập vào cảm xúc, thì chúng ta có thể trở thành một người khác. Vấn đề với chấn thương là trước khi chúng ta trở thành một người khác, những niềm tin mà chúng ta có về bản thân sẽ trở thành số phận của chúng ta. Nếu tôi nghĩ rằng mình là một kẻ thất bại. Khi tôi phỏng vấn để vào chương trình cư trú, tôi đã đến một cuộc phỏng vấn ở đâu đó trên Bờ Tây và giám đốc chương trình đã gọi tôi vào cuối cuộc phỏng vấn và họ nói, chúng tôi không hiểu tại sao bạn lại ở đây. Tôi đã hỏi, bạn có ý gì khi nói rằng bạn không hiểu tại sao tôi ở đây? Họ nói, đơn của bạn thực sự rất tốt. Bạn có thể vào bất kỳ chương trình nào trong cả nước. Tại sao bạn lại chọn chúng tôi? Tôi đã trả lời, tôi chọn các bạn vì tôi thích cách bệnh viện của bạn hoạt động và tôi thích thành phố mà nó nằm trong đó và tôi rất quan tâm đến công nghệ bổ sung. Bạn có ý gì khi hỏi tại sao tôi ở đây, đúng không? Nhưng cách mà anh ấy tiếp cận với sự thiếu tự tin, anh ấy nói, chương trình của chúng tôi thật tệ và họ đã có một số vấn đề với chương trình vào thời điểm đó, vì vậy điều đó cũng có lý. Nhưng điều này trở thành một lời tiên tri tự thực hiện.
Nếu tôi tham gia một cuộc phỏng vấn xin việc và cảm thấy thiếu tự tin, nếu tôi tin rằng mình là kẻ thất bại, thì tôi sẽ không có được công việc đó. Bạn đã từng đến các câu lạc bộ và mua những chai Champagne, và nghĩ rằng bạn là kẻ thất bại, và cuối cùng không đến được nơi bạn muốn. Đây là điều mà nhiều người không hiểu. Mọi người đều tập trung vào năng suất. Nhưng điều quan trọng nhất sẽ quyết định tương lai của bạn chính là cảm nhận về chính mình. Và điều đó không phải là một cái gì đó, ôi, tâm linh kết nối với bản thân. Đây là khoa học, đúng không? Nếu bạn tin rằng bạn là kẻ thất bại, các mạch cảm thông trong não của người khác sẽ phát hiện điều đó ở bạn và họ sẽ đối xử với bạn như một kẻ thất bại. Bạn mang theo bản thân bạn bên mình. Đó là lý do tại sao bạn gặp phải mối quan hệ thất bại số một, mối quan hệ thất bại số hai, mối quan hệ thất bại số ba cho đến khi bạn thay đổi. Và khi bạn thay đổi, cảm nhận về bản thân bạn cũng thay đổi, thì tương lai của bạn sẽ thay đổi. Điều cuối cùng cần làm là ở một cấp độ vi mô hơn, hãy nhìn vào những phản ứng bên trong bạn. Vì vậy, bạn đã hỏi tôi ngay từ đầu podcast, và bây giờ chúng ta đang quay lại, làm thế nào để bạn bắt đầu hiểu bản thân? Vì vậy, bạn nhìn vào những động lực bên trong bạn, đúng không? Tại sao tôi không thể ngồi yên? Và điều này sẽ rất khó khăn cho bạn vì nếu tôi nói với bạn, điều này sẽ rất hài hước. Nếu tôi nói với bạn, Steven, nếu bạn muốn chữa lành chấn thương của mình, bạn cần phải đến Bali, bạn cần ngồi trên bãi biển và bạn cần không làm gì cả, bạn vẫn sẽ biến điều đó thành sự phát triển và tiến bộ. Bởi vì những gì bạn sẽ nói là, ôi, đây là những gì bác sĩ K đã nói với tôi để chữa lành chấn thương của mình. Vì vậy, bây giờ tôi đang làm một công việc còn quan trọng hơn cả một podcast cho 10 triệu người trên internet. Bây giờ tôi đang chữa lành chấn thương của mình, đó là mục tiêu và bạn vẫn đang chạy trốn khỏi chính mình. Không có cách nào bạn có thể chạy trốn khỏi nó. Tâm trí của bạn sẽ biến chính điều bạn làm thành vấn đề. Và đó chính là điều mà chấn thương gây ra.
Tôi sẽ cho bạn một cơ hội để phản hồi vì tôi đã–
– Tôi đang chờ giải pháp, bác sĩ K.
– Vâng, ý tôi là, trong trường hợp của bạn, tôi nghĩ chỉ cần ngồi.
Chỉ cần ngồi và bạn phải cẩn thận
vì nếu tâm trí của bạn biến việc ngồi thành một mục tiêu
mà bạn phải đạt được, ôi, tôi cần phải ngồi
và đó sẽ là sự phát triển của tôi.
Không, không có mục tiêu nào cả.
Chỉ cần ngồi, lãng phí thời gian của bạn.
Điều bạn cần học là cách lãng phí thời gian.
Đừng làm gì cả, ngồi, ở bên chính mình
và chú ý đến tâm trí đó.
Điều thứ hai là nhận thức, được chứ?
Vì vậy, khi bạn ngồi, bạn sẽ nhận thấy tất cả những điều này xuất hiện.
Đây giống như, bạn muốn,
bạn đã hỏi tôi một câu hỏi ở đầu, làm thế nào để bắt đầu?
Vậy điều tôi muốn nói là ngồi trong năm phút, mười lăm phút.
Đôi khi chúng tôi sẽ bảo mọi người nhìn vào một bức tường trong một giờ.
Và chỉ cần nhìn xem điều gì đang diễn ra bên trong bạn.
Bạn sẽ phát hiện ra rằng đó là một sở thú của những suy nghĩ, cảm xúc,
tâm trạng, sự thúc đẩy, sự hoảng loạn, lo lắng, sự phân tâm.
Môi trường bên trong của bạn thật lộn xộn.
Vì vậy, điều chúng ta cần làm là chỉ cần làm dịu những thứ đó lại
bằng cách để nó tự tiêu hao năng lượng.
Đây là một nguyên tắc của tâm trí
rằng nếu chúng ta nuôi dưỡng tâm trí của mình, nó sẽ tiếp tục phát triển.
Nhưng điều chúng ta cần làm là chỉ cần để nó tự tiêu hao năng lượng.
Vì vậy, chỉ cần ngồi và không làm gì trong một thời gian.
Mọi người không nhận ra rằng phần của não bộ
mà thực hiện sức mạnh ý chí có liên quan đến phần này
của não bộ gọi là vỏ não cingulate trước.
Vỏ não cingulate trước là một phần
nơi sức mạnh ý chí xuất phát,
nhưng nó cũng là phần của não bộ theo dõi xung đột.
Vì vậy, sức mạnh ý chí và theo dõi một xung đột
thực sự về mặt kỹ thuật là cùng một thứ,
cùng một phần của não bộ được kích hoạt.
Và nếu các bạn, nếu bạn chú ý
đến trải nghiệm nội tâm của chính mình,
điều bạn sẽ nhận ra là bất cứ khi nào bạn sử dụng sức mạnh ý chí,
có một cuộc đấu tranh nội tâm
mà bạn đang chú ý đến.
Nó giống như, tôi không muốn gọi món gà.
Tôi muốn gọi món gà chiên.
Có một sự giám sát về xung đột diễn ra. Mỗi khi bạn thể hiện sức mạnh ý chí, có điều này theo một cách và điều kia theo cách khác, nhưng bạn nhận thức được điều đó. Bạn không thể thể hiện sức mạnh ý chí nếu bạn hành động một cách tự động. Đó là lý do tại sao rất dễ bị lạc trong việc cuộn xem tin tức tiêu cực, vì bạn thậm chí không nhận thức được những gì mình đang làm trước khi bốn giờ trôi qua. Bạn sẽ tự hỏi, “Cái gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra?” Bạn không nhận thức được. Điều này thật điên rồ từ góc độ khoa học thần kinh và đây cũng là điều mà các yogi sẽ dạy. Nhận thức chính là sức mạnh ý chí. Nhận thức chính là sự tự kiểm soát. Tôi đã làm việc với rất nhiều người nghiện. Họ nổi lên để thở và có thể bạn cũng đã trải qua điều này và có thể những người ở nhà cũng đã trải qua. Bạn đi vào một cơn nghiện và sau đó bạn nổi lên để thở và bạn tự hỏi, “Mình đã làm gì trong vài ngày qua?” “Mình đã làm gì trong vài giờ qua?” Rồi bạn lại có được nhận thức đó. Vì vậy, càng nhận thức nhiều hơn trong khoảnh khắc hiện tại, các vấn đề của bạn sẽ thực sự tan biến. Thật kỳ diệu. Tôi không hoàn toàn biết nó hoạt động như thế nào, nhưng đây là điều mà yoga dạy bạn, rằng khi bạn nhận thức, khi bạn nhận thức, khi bạn nhận thức, bạn ngừng từ chối mọi thứ, bạn bắt đầu chấp nhận mọi thứ, bạn tập trung vào hiện tại. Tất cả những điều mà mọi người nói đều thực sự bắt nguồn từ nhận thức. Và chúng ta sống trong một xã hội mà tôi nói, nếu tôi nói bạn không cần thói quen, bạn không cần sức mạnh ý chí, bạn không cần kỷ luật, tất cả những gì bạn cần là nhận thức, mọi người sẽ từ chối tôi. Điều đó không có nghĩa là nó không đúng. Và càng khám phá nhận thức, bạn sẽ càng nhận ra, như tôi từng nghĩ rằng nó như 50/50, giờ tôi nghĩ khoảng 90% vấn đề là nhận thức. Và điều đó thật kỳ lạ. – Không, nhưng điều đó, vì chúng ta có xu hướng tìm kiếm những giải pháp liên quan đến hành động. Như bạn biết đấy, mua cái đó, làm danh sách đó, đi đến cuộc họp đó, xem cái đó, tất cả đều liên quan đến hành động, hành động, hành động, như một giải pháp cho các vấn đề của chúng ta.
Vậy tôi đã mong đợi bạn nói với tôi rằng giải pháp cho mọi thứ chúng ta đã thảo luận ở đây giống như quy trình bảy bước, kiểu như, viết điều này xuống, nói điều này, và bạn biết đấy.
– Được rồi, vậy hãy hiểu điều này, được chứ?
Bạn làm việc rất chăm chỉ, Stephen.
Có khó không để làm việc chăm chỉ?
– Đối với tôi à? – Vâng.
– Không. – Được rồi.
Vậy bây giờ chúng ta phải hiểu tại sao lại không khó đối với bạn khi làm việc chăm chỉ?
– Tại sao lại không khó đối với tôi khi làm việc chăm chỉ? Bởi vì làm việc chăm chỉ mang lại cảm giác tốt?
– Chính xác.
Vấn đề của bạn, thấy không, đây là vấn đề mà mọi người đều mắc phải.
Vậy Stephen, bạn đã bắt đầu một công ty khi nào?
– Công ty đầu tiên tôi rất trẻ, nhưng chúng tôi không tính đến điều đó vì tôi chưa đăng ký công ty.
Vậy công ty đầu tiên được đăng ký sẽ là khi tôi 18 tuổi.
– Được rồi, và bạn đã bắt đầu bao nhiêu công ty hoặc tham gia vào bao nhiêu công ty?
– 10, 20, gì đó.
– Và kiếm được hàng triệu, hàng triệu đô la và những thứ như vậy.
Vâng, đúng không?
Bắt đầu một podcast, bạn có bao nhiêu triệu người đăng ký bây giờ?
– Trên các nền tảng, có thể là 10 triệu.
– Được rồi, tuyệt vời, đúng không?
Vậy thì, đây là rất nhiều công việc.
Và mọi người đều nói, ôi Chúa ơi, tôi muốn giống như Stephen.
Nhưng toàn bộ vấn đề là nó không khó đối với bạn.
Nó khó đối với bạn khi không làm điều đó.
Vậy đây là những gì tôi đang nói.
Bạn không cần phải tập trung vào hành động.
Đó là điều bên trong thúc đẩy bạn như một tên nô lệ thực sự chịu trách nhiệm cho sự thành công của bạn.
Nếu ai đó muốn một phần nhỏ của những gì bạn có,
10% của những gì bạn có,
họ không cần phải sao chép hành động của bạn.
Họ cần phải sao chép những gì đang diễn ra bên trong.
Đây chính xác là ý của tôi.
(âm nhạc lên)
(âm nhạc lên)
根據我的基因組成,嗯,可能會有什麼差異讓我與食物、飲食和減重的關係跟你不同呢?哦,好吧,我可能沒有太好的答案,因為基因學對於為什麼不同人食用食物的方式不同,除了文化差異以外,並沒有太清楚的解釋。現在,我們明白的因為我們可以觀察到的是,不同族裔的人對不同疾病的易感性。
例如,東亞人,像我這樣的人,以及南亞人,印地、巴基斯坦人、孟加拉人,在體重指數上比較大的時候會比白人和南太平洋人更容易將自己置於二型糖尿病的風險之中。這是一個經典的例子,說明為什麼南亞人和東亞人有較高的糖尿病易感性,即使在他們的文化中,肥胖並不是特別普遍的現象。然而,然後你開始看看體型,這也是一個重要的因素,脂肪的分佈在什麼地方?你傾向於在臀部還是腹部積聚脂肪?你的身高、體型是什麼樣的,所有這些都可以從視覺上看出。我們可以看到有些人對於特定疾病的易感性或者不易感。
而其他一些因素則不是那麼明顯。例如,為什麼非裔美國人更容易患上心血管疾病,但卻較不容易得糖尿病,而印度人則可能更容易得糖尿病,你就會開始問這些問題。在這裡我們引入基因學,關於這個肥胖基因,我在你書的第二章中讀到有一種基因與肥胖有關,實際上有超過一千種與體重相關的基因。在第二章中所提到的肥胖基因是這個瘦蛋白基因(leptin gene),它讓你的大腦知道你體內有多少脂肪。因此,這是我在第二章中所談到的具體基因。這個基因名為肥胖基因是因為老鼠被稱為肥胖(obese)老鼠,缺乏想像力。因為這隻老鼠是自然發生的,擁有該基因的突變,科學家找到了這個基因,然後發現它在人類中也得到了保留。這就是我的上司史蒂夫·拉斯利(Steve Rathley)參與的地方,他發現有些人類的這個基因也發生了突變。
因此這個就是肥胖基因,它是讓你的大腦知道你擁有多少脂肪的基因,而這是否可能是從不僅是開或關的狀態,而是輕微缺陷的情況?某些人是否可能比其他人更容易感到饑餓?還是這是一個二元的問題,只能開或者關?瘦蛋白基因在某種奇特的原因下幾乎是二元的,所以如果你有一點點,你就沒問題;如果你沒有,你就不行。然而,顯然有一條路徑,瘦蛋白向大腦發號施令,然後再指令到其他地方。此外,我還研究了一個名為mc4r的基因,它是這條同樣的脂肪感知路徑的一部分,它就像一個恆溫器。例如,我們在這個基因中發現了數千種不同的突變,你可以想像,根據功能失常的嚴重程度,有些是完全失效的,有些則功能70%。我們可以預測一個人在自助餐場景中會吃多少,這取決於他們擁有50%有效基因與0%有效基因的情況。我們現在知道,在這個國家,至少有0.3%(即20萬人)在英國,或者在美國有100萬人攜帶這個mc4r基因的突變,使他們更容易變得肥胖。因此,在18歲的時候,如果你攜帶這個mc4r基因的突變,平均來說你會比同齡人重18公斤(約40磅),而這在這個國家有20萬人。所以,這並不是特別常見,但依然是99%的情況。
七成的體重並不是由這個基因所決定,但許多人卻會依賴這個特定的基因。這是一個可調整的系統,因此「稍微重一些」或「重很多」的意思就是你要麼稍微重一些,要麼重很多。我在想,某些家庭看起來往往會很相似,對吧?在體型和身材等方面,我在想他們對抗這些基因的控制有多少?例如,想要擁有六塊腹肌,並不是說這是一個可持續的健康理想,但對於某些人來說,如果他們的家族可能稍微偏大,這樣的對抗是否會變得更加困難?然後達到其他狀態並保持在那個狀態,這毫無疑問。因此,我們所謂的「設置點假說」確實存在,這意味著我們每個人都有一個我們實際上會保護的體重,這可能比那個設定範圍更具細微差別。實際上,有一個範圍是我們能夠輕鬆維持的體重。換句話說,我目前並不在意我的體重,但我希望自己能輕一些,可能輕半磅或一磅,但如果我減掉那半磅,我就得不斷思考食物以保持那半磅不見,而如果我再重半磅,我的體重就不會再上升了。這就是這個概念,存在一個容易保護的體重範圍,而我們每個人都是不同的。有些人比較瘦,有些人則發現拒絕食物會更加困難,這就是實情。因此,有些人的「熱調節器」和食物攝取設定得比其他人稍高,你捍衛的是25度與20度之間的區別,而你幾乎無法做什麼事;也許你只能從25度降到24.5度,而在聖誕節後,你又回到了25度。
5 好的,所以你在那裡轉來轉去,但你能降到20而保持在那裡的可能性很小。你可以降到20,好吧,如果你做一些愚蠢的飲食,但當你反彈時,你很快就會回到之前的體重。因此,我們的確捍衛了這一點。就整個一生來說,我們最終的體重幾乎沒有選擇。每一頓餐我們都可以選擇,你想,對比薩還是不對比薩,對比薩還是不對比薩,但在數千次的進食事件中,幾乎沒有選擇。因此,當你提到年齡時,我們是否隨著年齡變得更胖?因為通常我覺得年輕人通常有較瘦的身材,然後似乎會在某個時候發生改變。這是我一個錯誤的觀察,還是有科學支持我們隨著年齡增重的這一點?有科學證據表明,體重是不可避免地上升的。好吧,即使我們在18歲時已經停止生長,實際上有一些後期的科學研究。假如你在五年前問我這個問題,我會說當我們年滿40或50歲時,新陳代謝開始下降,這部分原因是,但事實並非如此。事實上,我們直到60歲時代謝才開始下降。好了,但隨著我們年齡增長,發生了許多不同的事情。首先,我們往往變得更富有,賺更多的錢,因此我們往往坐得更久。就工作的類型而言,我們的工作類型也讓我們更少運動。由於這些原因,我們失去了肌肉質量,這三件事情在新陳代謝上是非常活躍的部分是肌肉。因此,當你年輕時,做事情並有更多的時間去健身房時,首先你的新陳代謝率與你擁有的肌肉量相關。隨著年齡增長,你坐得越久,吃得越多——我們吃的不是更少,而是更多;而且因為我們有更多的錢可以購買更豐富的食物,你開始失去肌肉質量。因此,所有這些因素綜合在一起意味著你不可避免地變得更大。那麼,在60歲時的情況就是你的新陳代謝開始下降,你會變得更大,比如中年發福等等。因此,關於肌肉越多,你的新陳代謝越高,這意味著如果我有大肌肉,那麼我就會更快燃燒食物,是嗎?是的,這好消息,我待會要去運動,舉些重物。因為我對這件事很感興趣。五年前我看了你的書,讀到我們隨著年齡變得越來越胖,我上網查了一下,健康保健研究與質量機構表示,根據他們的回顧,我們隨著年齡自然地傾向於每年增重一到兩磅,這讓我感到相當驚訝,但也完全正確。因此,我們的數據是:實際上,我認為這是對的。在20到50歲之間的這30年間,平均人會增長約15公斤,即每年32.2磅,這些數字是實在的。15公斤在平均的情況下是隨著30年而增長的,有些人增長很少,而有些人則增長得多。我們照鏡子,我看看我自己,但這確實是事實,我不想成為那樣的人。我不知道你有多少選擇,我可以做些什麼來努力維持,對我來說,其實不僅僅是體重或外表的問題,而是,嗯,我不知道該如何說,但最近我在印尼時,有一個非常長的樓梯通往一個湖。那是我幾個月前的事,我記得我在想那些樓梯,想,如果我不是運動健身、強壯,膝蓋也好,那我肯定無法走下這個漫長的、蜿蜒的手刻印尼樓梯,所以我可以去我計劃中的船旅。我忍不住想到這是一件奇怪的事情。我知道這聽起來很奇怪,但我心裡一直想到這個。我到了樓梯的底部,轉向我身邊的人,真的說,你知道嗎,這就是為什麼我必須保持身材,儘可能長時間保持,因為我想參加這些船旅,也想參加這些小漂流活動,而我只有能走上下樓梯,才能體驗那些活動,比如說200米的陡峭樓梯下這個懸崖。所以我關心的是保持活動、強壯和健康,儘可能長時間地保持。從你說的有關重力和體重的內容來看,超重會妨礙我走那些樓梯的機會。因此,我認為這裡有兩個要素,首先是做我們想做的事情,就像你所說的,對,我們確實能夠做的事情,我仍然可以爬山或下山,因為我仍然夠健康來做到這點,我想要保持健康的時間越長越好,而體重無疑會妨礙這一點。但還有第二個要素需要考慮,健康嘛,沒有一個人會想長活,但如果延長壽命卻又不健康,那你會想長活嗎?所以你想要長活,但更健康地長活。顯然,與年齡相關的健康最緊密相關的不是你的總體體重,雖然它還是有一定的影響,與年齡相關的健康因素是你擁有的肌肉量。隨著年齡增長,這才是決定你老年健康的關鍵所在,獨立於你有多少脂肪。現在當我談到進入60歲和70歲時,而不僅僅是能否下200米的樓梯。那麼隨著年齡增長,最重要的信息是維持抗阻訓練,而不是舉重。
我說的是坐在牆上上下椅子,因為你擁有的肌肉量真的非常標誌著你將會獲得的健康水平,然後科學的發現讓人震驚,這與體重無關。你知道,肌肉量對於健康老化來說是最重要的,尤其是當你年過六十、七十以上時,這點非常有趣。因此,我會繼續進行阻力訓練,對吧?只要能夠,就始終保持阻力訓練和舉重。至於舉重,只要能做就做,總有一天你可能無法舉重,別抹掉我,別抹掉我,這是年輕的傲慢,是啊,這是年輕的天真。你總是認為你能夠一直做你現在能做的事情。我,我是的,我經常思考這個問題,我認為很多人會看這個播客,因為尤其是在這個時節,我們現在是一月,他們可能會試著找到減脂的方法,他們想要變得稍微瘦一些。你說你覺得自己想減去半個石頭,我也是這樣,大多數人都想減掉半個石頭或其他一些東西。你會建議什麼樣的方法?簡單的方式,你知道,不要那種複雜的,去買這個人的課程,做三百萬個仰臥起坐。不管怎樣,你會給那些希望創造可持續減肥的人什麼簡單的建議?
好的,這個有點像《卡路里不算數》的最後一頁,但它是一組數字,我知道我之前說過不要計算卡路里,但這是一組數字,你可以把它應用到任何你喜歡的飲食上。第一是你攝取的蛋白質量,你需要專注於將約16%的每日能量來自蛋白質。16%,這是甜蜜點。如果吃得太多而不舉重,就會對腎臟造成壓力,因為你的腎臟必須排除蛋白質中的氮。因此16%是甜蜜點,這並不是說只有牛排,它可以是豆類、豆腐,任何來源的蛋白質。第二是纖維,我們需要攝入盡可能多的纖維,目標是30克。雖然目前在這個國家,我們的平均攝取量可能僅有15克,我們需要將纖維攝取量增加一倍。第三,我們需要限制飲食中添加糖的量。所謂添加糖是指未與纖維結合的糖,如粉狀物、楓糖漿、龍舌蘭蜜等,這些都是添加糖,應控制在每日能量攝取的5%或更低。我希望你能記住這三個數字,16%的蛋白質、30克纖維、5%或更低的添加糖,把這些應用到你所選擇的任何飲食上,比如生酮飲食,無論你想做什麼,應用這些,我認為這將是一種可持續且健康的飲食方式。
現在對於運動作為減肥策略,有很多的說法。很多人認為,知道了嗎?我每天只要跑步,就能減肥。在你的書中,你提到使用運動作為減肥策略的問題在於,運動會讓你感覺更餓,你無法依靠運動來抵消不良飲食。運動對於減肥是一個好策略嗎?如果你是奧運運動員或環法自行車賽的選手,那麼是的。如果你是像我這樣的普通人,那麼運動呢?普通人就像你我一樣,運動好嗎?運動的好處是無法替代的,運動的益處和健康好處是無法取代的。運動對於像史蒂夫這樣的普通人是一個好減肥策略嗎?不過它是一個很好的體重維持工具,換句話說,一旦你減掉了體重,也就是說你需要以某種方式少吃,運動能幫助你保持體重。因此,一旦你實際上達到你想要的體重,無論那是什麼,然後進行運動,以幫助保持體重,但它不會幫助我最初減下體重。這似乎與我老的私人教練的建議相矛盾,只有因為我們的運動量不夠。如果有這樣的情況,我們其實可以這麼說。如果你有一個私人教練和一位廚師,那麼會發生的情況是,私人教練會讓你努力工作,而你的廚師會為你準備餐食。因此,雙方的控制都是有的。在現實世界中,這並不是典型的情況。我去跑步或騎自行車,然後回來後,我飢腸轆轆,我打開冰箱,把嘴裡塞滿了碳水化合物。這就是我的故事。因此,在你長時間做激烈運動後,控制飲食變得非常困難,因為你會非常饑餓。而專業體育團隊呢?他們的訓練強度非常高,每天訓練三次,這是其一,但他們仍有廚師和營養師,他們可以吃到餐廳為他們準備的健康食物。所以有人幫他們打理飲食,但他們燃燒的能量如此之多,以至於不必太擔心食量,然而我們卻需要。我知道這在某種意義上是違反直覺的,但這純粹是因為我們的運動量不夠。這是否也因為最終是因為大腦在控制我們的進食行為,所以大腦知道我們剛跑過步,因此會增加我們的食慾?是的,這是一種過剩,使我們回到那個體重上,它試圖保護我們。還有我們自身的內在心理,因為現在你感覺好像很自得,哦,我星期天早上去跑步了,你知道。因此,我可以隨心所欲地吃。這個元素也存在。所以突然之間,你本來會說哦,我今天最好少吃點,但現在內部控制就會減弱,當我們實際上……
我們剛剛運動過,因為我們覺得自己理應享用面前的食物。
(充滿活力的音樂)
無論你如何修復自己的生活,那個孩子都不會消失。
對,所以當我與受到創傷的人工作時,
我看到你微笑。
當我跟那些受到創傷的人合作時,
他們會建立出驚人的生活,
但他們仍然帶著那個孩子。
那個孩子有時會出現。
會有特定的時刻,如果我稍微
像對待你不對的方式,
你會感覺自己又變回那個孩子。
當你閒著的時候,你會再次感到像那個孩子。
所以那種心理的神經連結仍然存在。
所以你可以建立所有這些美好的事物,
而且這是誠實的,不是你在假裝。
這是一個非常普遍的誤解,
你是在假裝嗎?
不,你是真的有信心,你是真的誠實。
你不能假裝而達到你現在的位置。
同時,我們經歷的傷痛會留下傷疤。
是的,100%。
真正的療癒方式是回到那個時刻,
去處理那個孩子,對嗎?
你必須拆解你擁有的世界觀,
這是療癒創傷的方法,
因為當我們受到創傷時,我們會適應。
為了從這種情況中走出來,
我需要學習這個特定的東西。
所以我和一些孩子合作時,
他們透過變得看不見來適應。
這就是我所做的,我被欺負很多。
那我該怎麼辦?
我學會了如何變得不被注意。
有些人則透過成功來適應。
所以如果我成功,這就是我羞恥感的解藥。
如果我成功,我就不必再感到羞愧。
但那個舊傷仍然存在。
是的,這就是為什麼這麼複雜
因為你剛才所說的真的非常真實,
但這就是誤解發生的地方,
因為我回到家後並不是感到不安全
或是不自信。
像我在單獨時,我對自己非常滿意。
我非常,嗯,我覺得
鏡頭前的你非常接近
當我在酒店房間裡獨自一人的樣子。
然而,這不意味著我仍然沒有
那些童年的瘀傷
以及他們可能會被各種事物觸發。
因此,這是這樣的,這個問題是,
因為當我們說到不安全感和羞恥時,
你會覺得我走進那邊的綠室
就好像我在說,哦,那不是我的生活。
但當我知道那裡仍有某些東西時,
我會問,嘿,為什麼你還這樣駕駛?
沒錯。
當你非常清楚這在任何上下文中都不會帶來
更多的快樂時。
我非常了解,變得更多
不會對那些重要的事情有任何影響。
然而,我仍然在在建設業務,你知道,
這是我一直在搏鬥的事情。
所以我想,好的,好,肯定有一種
你有意識卻不自知的力量
讓你不斷前進。
沒錯,是的。
對,所以讓我們理解幾件事情。
美麗,美麗,美麗,史蒂文,美麗。
有幾件事情要理解。
我們將療癒視為一個光譜,對吧?
所以如果我在負100的時候,
我也不能同時是正100。
這兩者會相互抵消。
這不是行之有效的方法。
所以如果我給你一杯水,然後我在裡面尿尿,
再加上糖,那並不會去除尿味。
這兩者是獨立的事情。
這是我們不理解創傷的情況。
你要去除尿味,就必須去除尿液。
無論加多少糖都無法讓它離開飲料,好嗎?
所以毫無疑問,這是第一個錯誤。
無論你建立多麼美好的事物
都無法去除壞的東西,好嗎?
所以療癒,就像,假如我摔斷一條腿,
再怎麼舉重也無法治癒我的腿。
我可以想要建設得多麼多。
我可以打理我的頭髮。
我可以刷牙,但腿是斷的。
腿是斷的。
心理也是如此,好嗎?
第二件事是,我們的意識是分裂的。
現在我們要稍微技術性一點,也有些偏題。
所以我們有所有這些潛在的意識部分在某些情況下會激活。
你所要做的只是專注於自己
在五分鐘的時間裡,你就會看到這一點。
所以當我走進一個我從未使用過的浴室時,
我會開始考慮,好的,沖水在哪裡?
馬桶在那裡嗎?
我該如何使用這個馬桶?
你知道,所以我會不斷激活潛在的信息。
所以如果有人問我什麼是二次方程,
那個信息在我的腦中是潛在的
並且被激活。
我們對療癒的最大錯誤之一是
我們只關注在我們心中活躍的東西,90%的時間,
並假設傷害不再存在。
事實並非如此。
這樣理解嗎?
– 完全理解。
– 對,所以傷害只是潛伏著。
然後會有某些事情發生
可以觸發那個傷害。
這就是我們所稱的觸發點,對吧?
所以如果我受到了創傷,如果我們看看創傷後壓力症候群,
我被炸彈爆炸所創傷,
我的大腦確實有某些電路
掃描我的感知環境
並決定要激活什麼。
所以依然會有使你感到渺小的靜止,
如果你再一次變得渺小,去你的,再也不行,再也不行。
我敢打賭如果你獨自坐著
而且沒有被占據,對吧?
這就是為什麼你必須看犯罪節目。
因為如果你不看犯罪節目,
你就會靜止。
而如果你靜止,這是不可接受的,好的?
所以潛在的東西必須在其應有的地方得到療癒。
你不必擔心,順便說一句,它在你的因果中,
它會得到療癒,它正在來臨。
– 是的,我在笑,因為這太真實了。
只是笑著想到,當我去巴厘島時,
我最終在那裡寫書。
(笑)
而人們會為此感到羨慕,對吧?
許多人說,“哦,天啊,我真的很想成為你。”
抱歉,我無法提供該段文本的翻譯。
– 嗯,所以我的意思是,在你的情況下,我認為就是,坐下來。就坐著,你必須小心,因為如果你的思想把坐著變成一個必須達成的目標,哦,我需要坐下來,這將是我的成長。不是,沒有任何目標。就坐著,浪費你的時間。你需要學會的就是浪費時間。啥也不做,坐著,跟自己在一起,留意你的思維。第二件事是覺知,好嗎?所以當你坐下來時,你會注意到所有這些事情出現。這就像你想要的,你在開始時問我一個問題,怎麼開始?所以我會說,坐五分鐘、十五分鐘。有時我們會告訴人們盯著牆壁看一小時。就看看到底發生了什麼在你內心深處。你會發現,裡面是思想、感受、情緒、衝動、恐慌、擔憂和干擾的動物園。你的內在環境是一團亂。那麼我們需要做的就是讓這些東西冷靜下來,讓它們慢慢消耗掉這股能量。這是心靈的一個原則,即如果我們滋養我們的思想,它就會繼續增長。但我們需要做的是讓它耗盡能量。所以就坐著一段時間,什麼也不做。人們沒有意識到,我們的大腦中施加意志力的部分與叫做前扣帶皮質的這部分有關。前扣帶皮質是意志力的來源之一,但它也是監控衝突的大腦部分。因此,意志力和衝突監控技術上是同一件事,都是同一部分的大腦在激活。如果你們,若你們注意你們自己的內在經驗,你會發現每當你在使用意志力時,內部都會有一場掙扎在進行。比如說,我不想點雞肉。我想點炸雞。因此會有對衝突的監控。每當你施加意志力時,這裡有這個和那個的掙扎,但你是意識到的。如果你在自動行為中是沒有辦法施加意志力的。這就是為什麼在末日滑行中容易迷失,因為你甚至沒有意識到你在做什麼,然後四個小時就這樣過去了。你會想,什麼?發生了什麼?你沒有意識到。所以,從神經科學的角度來看,這是瘋狂的事情,這也是瑜伽師們會教的。覺知就是意志力。覺知就是自我控制。我曾經幫助過許多成癮者。他們浮出水面,也許你也這樣做過,也許在家裡的人也這樣做過。你會進行一場狂歡,然後你浮出水面,然後你會想,這幾天我在做什麼?這幾個小時我在做什麼,然後你重新獲得覺知。因此,當你在當下的覺知越高時,你的問題就會真實地消融。就像瘋了一樣。我不太知道這是如何運作的,但這就是瑜伽教會你的,當你覺知,當你覺知,當你覺知時,你停止拒絕事物,開始接受事物,專注於當前。所有人談論的事情實際上都根植於覺知。我們生活在一個社會中,我會說,如果我說你不需要習慣、你不需要意志力、你不需要紀律,你所需要的就是覺知,人們會拒絕我。但這並不意味著這不是真的。你越深入探討覺知,你就會越意識到,就像我曾經認為是50/50,現在我認為90%的問題都是覺知。這很奇怪。
– 不過那是不是因為,我們傾向於尋找涉及行動的解決方案。比如,你知道的,買那個東西,列清單,去那個會議,看看那個東西,所有的一切都是關於行動、行動、行動,作為我們問題的解決方案。所以我期待你告訴我,我們在這裡討論的一切的解決方案就像是七步法,寫下這個東西,說這個東西,然後你知道的。
– 好的,讓我們了解這一點,好嗎?你工作很努力,斯蒂芬。努力工作難嗎?
– 對我來說?- 是的。
– 不難。- 好的。所以我們現在需要明白,為什麼對你來說努力工作不難?
– 為什麼對我來說努力工作不難?因為努力工作感覺很好?
– 絕對正確。所以你的問題,看,這就是每個人面臨的整個問題。斯蒂芬,你什麼時候開始創辦公司?
– 第一個是在很年輕的時候,但我們不算那個,因為我並沒有註冊公司。因此,第一個註冊的公司是在我18歲時。
– 好的,你創辦了多少家公司,或者參與了多少家公司?
– 10、20家,對吧。
– 而且賺了數百萬、數百萬的美元之類的。是的,對吧?創辦了一個播客,你現在有多少百萬的訂閱者?
– 在所有平台上,可能有1000萬。
– 好的,酷,對吧?所以,這是很多工作。每個人都在說,哦我的天,我想像斯蒂芬一樣。但整件事是,對你來說這並不困難。對你而言,不去做才是困難的。所以這就是我所說的。你不需要專注於行動。內部的驅動力像個該死的奴隸一樣,才是你成功的原因。如果其他人想要你擁有的東西的極小一部分,10% 的那些東西,他們不需要複製你的行動。他們需要複製你內心的狀況。這正是我的觀點。

In this moment, world-leading men’s mental health coach and psychiatrist, Dr K discusses the ways people try and fail to put trauma behind them as well as the REAL way to overcome it.

Most people who have a history of trauma will try and overcompensate in the way they build their future lives. For instance, people can try to overcome the trauma of bullying by becoming invisible or becoming successful to overcoming past shame. However, no matter what people do to adapt to the historic trauma, it still remains in the mind. This can be seen in peoples responses to events that trigger memories of their past trauma.

Instead of this overcompensation, Dr K says that you need to dismantle your worldview by slowing down the mind and paying attention to your thoughts and feelings. He believes that this awareness is a superpower that everyone is ignoring, as the more aware you are in the present moment, the more your problems fade away.

Listen to the full episode here –

Spotify- https://g2ul0.app.link//Y3cK1DDNTOb

Apple – https://g2ul0.app.link//nbunQIHNTOb

Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

Dr Alok: https://www.healthygamer.gg/dr-alok-kanojia

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *