AI transcript
0:00:06 Okay, so let’s say I wanted to lose weight.
0:00:10 The first thing is realizing that all of our lives are about habits, not goals.
0:00:15 The second aspect of this is one of the most effective strategies to brainwash yourself to form these new habits.
0:00:16 And that is…
0:00:22 Chase Hughes is a former military veteran turned world-renowned expert in behavioral analysis and human influence.
0:00:28 He has trained secret service agents, Navy SEAL leaders, CEOs and government officials to master communication,
0:00:31 behavioral detection, and persuasion.
0:00:35 You can look at three factors every single time to determine why someone was successful or why they failed.
0:00:40 The first is self-mastery, where we look at confidence, body language, discipline and authority.
0:00:43 And we know that people are hyper-responsive to authority.
0:00:45 But how do we establish authority ourselves?
0:00:47 Authority is made up of five things, and that’s…
0:00:51 Number two is their level of observation.
0:00:54 And there’s five C’s that we talk about in behavior profiling, which we get into.
0:01:00 But my favorite example and one of the fastest ways to get a read on another human being is how often they’re blinking.
0:01:04 If I start seeing an increase and someone’s blink rate, I know I need to change the subject right away.
0:01:05 Interesting.
0:01:07 And the third, their level of communication.
0:01:11 And if you want to learn how to start a conversation or continue one, this is for you.
0:01:15 It comes down to understanding the type of person that you are in front of.
0:01:20 Now segregate people into six groups, and that’ll influence the best way to talk to those people, which we can get into if you want.
0:01:21 Please.
0:01:22 Okay, number one.
0:01:25 What about how to win an argument? What are the things I should definitely not do?
0:01:29 So the big mistake most people make is, don’t do that.
0:01:38 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple and our audio channels,
0:01:44 the majority of people that watch this podcast haven’t yet hit the follow button or the subscribe button, wherever you’re listening to this.
0:01:46 I would like to make a deal with you.
0:01:48 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button,
0:01:53 I will work tirelessly from now until forever to make this show better and better and better and better.
0:01:56 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
0:01:59 The show gets bigger, which means we can expand the production,
0:02:02 bring in all the guests you want to see, and continue to do in this thing we love.
0:02:07 If you could do me that small favor and hit the follow button, wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
0:02:09 That is the only favor I will ever ask you.
0:02:13 Chase Hughes.
0:02:16 Who are you and what is your mission?
0:02:18 I’m a behavior guy.
0:02:36 Behavior expert and I think I’ve just set out to teach people that there is an entire world that other people can’t really see, don’t have access to, and I think for the last 10,000 years of recorded history,
0:02:44 you can look at any event or any leader of any country and everything that dictates the outcomes of situations comes down to human factors every time.
0:02:55 No matter if there’s economic turmoil, there’s people getting pissed off about an economy, there’s AI or technology innovations that are happening, everything comes down to human interactions.
0:03:03 And whether or not you can manage yourself, you’re a good leader, who the good leaders are, and who can persuade the people to feel a certain way.
0:03:04 And who’d you do it for?
0:03:13 I think I do it for people that have gone through a period in their life realizing that there’s an invisible advantage that some other people have.
0:03:22 The people that got successful maybe have some kind of advantage that they’re not able to tangibly see.
0:03:32 And I think showing them that this is one of the biggest levers that you could ever pull in your life is the most rewarding and fascinating thing to see.
0:03:38 Someone go through this transition to realize that this human behavior stuff dictates outcomes in life.
0:03:46 When you say this, you’re referring to human behavior and is human behavior, is it like a set of tactics?
0:03:48 Is it like a form of psychology?
0:03:50 What is this when you say the word this?
0:04:05 When I say human behavior, I mean that when a person becomes successful or they become a failure, you can look at three factors every single time to determine why someone was successful or why they failed.
0:04:11 That is their level of self mastery, their level of observation, like can they read the room?
0:04:15 Can they read the person that they’re actually talking to and their level of communication?
0:04:17 Can they speak influential?
0:04:22 Can they talk about outcomes in a way that inspire people and motivate people?
0:04:26 And can they communicate in a persuasive way that moves people?
0:04:30 And who exactly have you worked with?
0:04:37 Lots of government agencies, notably, I’ve worked with intelligence agencies.
0:04:41 I’ve worked with the psychological operations department, U.S. Army, which is the special operations command.
0:04:52 I’ve trained a lot of the U.S. Navy leaders nowadays and a lot of civilians are my main base of clients right now.
0:04:55 What do you do for intelligence agents?
0:05:03 So when we talk to intelligence agents, the number one thing that we train them in is recognizing human behavior.
0:05:15 And we also teach interrogation and we tend to teach like if I’m doing an interrogation, it’s kind of the same as if I’m an intelligence officer somewhere trying to talk somebody into spying on their own country for us.
0:05:20 Both of those things are about talking someone into doing something that’s not really in their best interest.
0:05:28 So when it comes down to that, that’s really where we get to the point that the rubber meets the road.
0:05:35 Can you talk someone into doing something that they, A, normally wouldn’t do, which is maybe sales, because they normally, they wouldn’t have otherwise done that.
0:05:46 Or B, in the interrogation world, can I talk you into something that you wouldn’t want to do because it’s not your best interest, like confessing to a crime or providing intelligence or something like that.
0:05:51 And that’s where we really do a lot of the training for police and government.
0:05:55 Next to me, there’s this massive book called The Behavior Ops Manual.
0:05:57 It’s probably the biggest book I’ve ever seen.
0:06:02 What is the wealth of experience that have fed into this body of work?
0:06:05 That book right there is my entire life.
0:06:18 So probably 30 to 40,000 hours of research on this stuff, every technique that I’ve ever learned or taught, every method that we’ve ever used for interrogations or persuasion or influence.
0:06:21 All of that stuff is inside of the Behavior Ops Manual.
0:06:25 And I wrote that book and we can get into that if you want to right now.
0:06:33 I received a brain diagnosis where I thought I was going to lose my brain and I was desperate.
0:06:37 I’m just wondering how’s my family going to feed itself.
0:06:46 So I wanted to put every single piece of knowledge that I’ve ever created or I’ve ever come up with for any government agent, everything, all on the table.
0:06:48 And that’s what this book was.
0:06:49 It’s just a culmination of everything.
0:06:51 And you served in the military yourself?
0:06:53 I did for 20 years.
0:06:58 What is the most common thing that people come to your work for?
0:07:02 Like if you were to encapsulate it into like a sentence, what they’re searching for in their own personal lives.
0:07:10 It would be a person that is lacking some degree of control and some aspect of their life.
0:07:14 And it’s typically they think they need skills.
0:07:17 Most of my clients come to me saying, I want the technique.
0:07:18 I want the skill.
0:07:21 Teach me the recipe to do X, Y and Z.
0:07:22 What do I say on the phone?
0:07:24 Give me a new sales script.
0:07:29 So I have this model called the ACSS model that I trained to my entire staff.
0:07:36 And that ACSS model stands for authority, comfort, social skills and then skills.
0:07:41 90% of people say they need more skills, but what they need is authority or comfort.
0:07:44 And they can’t be comfortable in a conversation.
0:07:51 So I could give you like I would talk to these clients and I would say I could spend 10 million dollars.
0:07:55 Write the best persuasion script for whatever your ideal outcome is.
0:07:58 Hand you this thing on a silver platter.
0:08:02 And if you’re not comfortable in that conversation, you’re not going to be successful.
0:08:06 I could give it to somebody with social anxiety and have them go read this out loud.
0:08:07 It’s not Harry Potter.
0:08:09 We’re not reading spells.
0:08:10 It’s not a spell.
0:08:17 So a lot of people’s problems come from comfort, a lack of being able to be comfortable in a conversation
0:08:20 and the level of authority that they might have.
0:08:22 And I don’t mean hierarchical authority.
0:08:26 I just mean personal authority, but they don’t know it.
0:08:28 They think it’s I need more social skills.
0:08:31 I need to learn small talk or I need this little technique.
0:08:39 So every time the one thing I tell every client is if I give you a flight checklist right now for a small plane,
0:08:43 a Cessna 172, are you a pilot?
0:08:48 No, having this little checklist of what to do does not give you the skill.
0:08:51 So a lot of that so much of that comes from comfort.
0:08:57 And the problem that a lot of people have is they’re competing with other people on height, on looks,
0:09:01 on social status, money, hierarchy, confidence, all this other stuff.
0:09:06 The number one thing you need to compare yourself with other people on is comfort.
0:09:07 That’s it is.
0:09:11 Can I be more comfortable than the other person in this conversation?
0:09:13 Because our brains are naturally wired to compete.
0:09:17 We can’t turn competition off, but we can change what they’re focused on.
0:09:21 And if they’re focused on comfort, we win a lot more conversations.
0:09:22 Comfort. Yeah.
0:09:24 How does that manifest?
0:09:26 Is that just like being physically comfortable?
0:09:28 What is that?
0:09:30 Yeah, it would be physical comfort.
0:09:33 So one of the challenges I give to people is.
0:09:37 For your first week, all the only thing I want you to focus on.
0:09:41 I’m not going to give you this long list to go look into your phone and have to read it before every meeting.
0:09:46 The one thing I want you to focus on this week is can you move slower.
0:09:49 Than the other people in the room.
0:09:52 That’s it. Just adjusting the speed limit on your body.
0:09:56 So if you were standing in a swimming pool, how fast would your arms and legs
0:10:00 move if you were underwater and make that the speed limit for this entire week?
0:10:02 That’s all I want you to focus on.
0:10:07 And that makes so many changes in people’s mind because we change our bodies
0:10:09 and we change how our emotions are feeling.
0:10:12 And there’s one thing that fear does.
0:10:14 It speeds our body up.
0:10:17 So if you see someone doing these rapid, jerky movements,
0:10:20 you’re you’re seeing mostly fear or stress in their body.
0:10:25 So get more comfortable in an interaction conversation,
0:10:28 even if it’s on the phone or in person.
0:10:33 Yes, on the phone, it would be speaking at a normal composed pace.
0:10:37 OK. And then so step two is composure.
0:10:41 Can I get you into a place where you have some composure
0:10:46 and the left and right side of composure, we have collapse and we have posturing.
0:10:51 So we have a person that makes themselves small so other people can be comfortable
0:10:56 or I make myself big so other people can get away from me.
0:11:01 And we have we see that with every aspect of our lives.
0:11:04 Like when I first started my business or when I first got out of the military,
0:11:06 these people called me for a keynote.
0:11:09 So this guy calls me and he’s like, what’s your hourly rate?
0:11:12 And I said, six K.
0:11:14 And I said, that’s including travel and all that.
0:11:16 And the only thing he did, he didn’t say anything on the phone.
0:11:18 He just goes, hmm, that’s it.
0:11:23 He just made that noise and right away I said, oh, yeah, but we could do a discount.
0:11:26 Probably do like five K. We could even take some off 50 percent.
0:11:29 I could even take 75 percent since you’re here here and I have to do this.
0:11:31 It just made up excuses.
0:11:34 And I almost got to the point where I was like, let me pay you.
0:11:38 I’ll give you some money if you come, let me speak on stage for you.
0:11:40 And that’s collapse.
0:11:43 So that’s I’m in collapse in some areas of my life.
0:11:45 I might posture in some areas of my life.
0:11:48 And our goal is to get out of that swing.
0:11:53 But the problem most people have, if I’m living in collapse, the solution
0:11:56 looks like posturing.
0:11:58 And we see this in like guys that learn pickup.
0:12:02 Like I’m going to learn how to posture because it’s the opposite of what I’m doing.
0:12:04 It’s not the center where I need to be.
0:12:06 And what is the center?
0:12:07 That’s that’s composure.
0:12:08 That would be composure.
0:12:12 And I would say composure is the combination of the things that make up
0:12:15 authority and authority is made up of five things.
0:12:20 And that’s confidence, discipline, leadership, gratitude and enjoyment.
0:12:23 So I have an authority inventory.
0:12:24 This is day one.
0:12:29 The first thing that I give to intelligence people or I’ve got a guy
0:12:31 that owns a car dealership, whoever the client is.
0:12:33 And it’s the authority assessment.
0:12:35 It assesses you on those things.
0:12:40 And wherever your lowest point is, that’s what’s keeping you from being
0:12:43 successful in most conversations when you need to persuade somebody.
0:12:46 And it pinpoints it very quickly.
0:12:51 And if I could go into this a little further, the way that we live
0:12:54 our lives off camera, I’m sure you would agree.
0:12:58 You just had Vanessa Van Edwards on it bleeds out in our body language.
0:13:02 It bleeds out in not just body language, but how we breathe, how we talk,
0:13:04 how we come across.
0:13:09 So even if I read that article on LinkedIn of 19 ways to look more confident
0:13:13 and it says, well, have better posture, sit up straighter, shake hands,
0:13:18 make better eye contact, I did all of that and I look really presentable.
0:13:23 But back home, I’ve got a eight foot pile of laundry sitting in the bedroom.
0:13:24 My bed’s nasty.
0:13:26 I’ve got dishes all piled up in the sink.
0:13:31 There’s a part of our brain that’s somehow dedicated to reminding us.
0:13:33 I’m faking it right now.
0:13:35 And that comes across.
0:13:38 So whether we’re doing it consciously or unconsciously, we’re
0:13:41 manufacturing gut feelings and other people.
0:13:45 So our job is to manufacture better gut feelings.
0:13:50 And the five most common ways that those bleed out in our everyday life
0:13:53 is how we manage five areas of our life.
0:13:54 And that is our environment.
0:13:56 Like, do I take care of my environment?
0:14:06 My time, appearance, my social life and my financial life.
0:14:10 Because those are those are the five things we worry about in the back
0:14:13 of our head that start bleeding out these gut feelings.
0:14:17 Because we’ve all had a conversation where everything on the surface looked great.
0:14:21 But afterwards we were like something was off.
0:14:25 I don’t know what it was, but something was just didn’t feel right about that guy.
0:14:32 And we’ve all had that little experience in getting a hold of your those five
0:14:36 qualities that make up authority are the fastest way to get success in your life
0:14:39 and just drastically start changing your life.
0:14:41 So it’s really that the controllable element.
0:14:44 It’s our environment, our time, our appearance, our social life and our finances.
0:14:49 That’s the like controllable foundation to all these other things that we talked about.
0:14:49 Yeah.
0:14:53 So that would be the bottom foundation of that little pyramid.
0:14:58 And the far left side of that triangle would be confidence, discipline,
0:14:59 leadership, gratitude and enjoyment.
0:15:00 Yeah.
0:15:05 And those elements alone produce feelings and other people that make them see
0:15:07 an authority figure.
0:15:08 And you’ve heard of the Milgram experiment.
0:15:10 Oh, gosh.
0:15:14 It reminds me of something I read when I was 16 in psychology class in the textbook.
0:15:15 Probably did.
0:15:17 That was the one where they got people to shock each other.
0:15:18 Yeah.
0:15:19 Please explain.
0:15:19 All right.
0:15:20 Let me give you a quick recap.
0:15:23 It’s Yale University and I think it’s 1962.
0:15:26 And Yale runs an ad in the paper.
0:15:28 It says, come help us with this study on learning.
0:15:31 And we’ll give you 20 bucks or lunch voucher or something like that.
0:15:37 So all these volunteers come out and there’s a tall guy in a lab coat.
0:15:39 An official clipboard there.
0:15:42 And there’s one other volunteer and you draw straws.
0:15:44 One of you is the teacher, one of you is the learner.
0:15:46 So you’re led into this room.
0:15:48 You watch this learner guy get strapped up.
0:15:52 He’s on this table getting strapped up to this electric shock machine.
0:15:57 And every time he gets a question on this quiz wrong, you’ve got to shock him.
0:15:59 You have to hit the button.
0:16:03 And every progressive question, you increase the voltage on this machine
0:16:09 that goes all the way up on the far right to XXX danger severe shock is what it says on there.
0:16:13 But the whole time you’re shocking him, you can hear the guy screaming
0:16:15 on the other side of the wall.
0:16:19 He’s screaming and midway through the process, the guy’s banging on the wall.
0:16:20 He’s like, I have a heart condition.
0:16:21 I don’t want to do this anymore.
0:16:22 I’m out. I quit.
0:16:24 I don’t want to do the experiment.
0:16:27 And 90 percent of these people will turn around to the guy in the lab coat
0:16:29 and the guy in the lab coats like, please continue.
0:16:32 It’s important that you continue the experiment.
0:16:36 So they keep going and going and almost to the end, no more response.
0:16:38 It’s just silence.
0:16:40 The guy doesn’t even respond to questions.
0:16:44 And the guy in the lab coat says any non answer has to be treated.
0:16:48 As if it were an incorrect answer, please continue.
0:16:51 And they keep going and going and going.
0:16:54 And you can you can watch some of these wrong video and you just watch this.
0:16:59 Their faces toward the end.
0:17:03 These psychiatrists at the beginning of this predicted less than one percent
0:17:06 would go all the way.
0:17:08 Sixty seven percent of people go all the way.
0:17:12 And two hundred and fifty volts is enough to kill you.
0:17:15 A hundred percent went up to two fifty.
0:17:19 The presence of novelty and authority did everything.
0:17:22 It made a person commit murder.
0:17:27 And that’s I would say I would argue that’s more difficult than selling someone a car.
0:17:31 And that authority comes in that particular example
0:17:34 came from going to the university, the lab coat, et cetera.
0:17:36 But how do we establish authority ourselves?
0:17:39 Is it going back to the things you said there about environment,
0:17:41 appearance, et cetera, finances?
0:17:43 Yeah, is there like are there physical
0:17:45 expressions of the authority in a day to day basis?
0:17:49 There are slowness of movement is one of the most common.
0:17:51 So we have slowness of movement.
0:17:55 So the right side of that authority triangle has five letters on it.
0:17:58 And that stands for movement, appearance,
0:18:02 confidence, connection and intent is our intent visible.
0:18:07 That outward sign of authority is what a lot of people tend to look for.
0:18:10 What does authority look like?
0:18:14 But what we’re really doing is I want to look up the symptoms
0:18:20 of authority, not the cause, because we’re all these LinkedIn articles,
0:18:24 YouTube videos that are saying how to have more confidence, how to do X, Y and Z
0:18:29 are how to have these symptoms instead of the cause of authority.
0:18:33 So people with authority tend to sit up straight,
0:18:35 but they don’t sit up straight because they read an article.
0:18:38 They sit up straight because they see the world a certain way.
0:18:43 And that’s so much of a difference between changing my worldview
0:18:46 versus changing my posture.
0:18:47 That’s very different outcomes.
0:18:50 And we’re still generating those gut feelings in people.
0:18:54 Trust me, have you worked with many people that come to you
0:18:56 and they’ve got a clear authority problem?
0:18:57 Is there a particular example you can think of
0:18:59 where you’re able to help someone turn their life around?
0:19:00 Many, hundreds.
0:19:02 Give me your favorite example.
0:19:05 My favorite example was a big CEO.
0:19:09 He’s in Los Angeles and he asked me for skills.
0:19:12 He starts off, I need the flight checklist.
0:19:12 I don’t need to learn to fly.
0:19:15 I just need the checklist.
0:19:18 But it takes me a while to kind of walk people back and say,
0:19:21 like, let’s get to the root of this, because you can’t just openly say
0:19:23 you have an authority and comfort problem.
0:19:32 And his employees would like openly make fun of him in board meetings
0:19:33 and stuff like that, and he didn’t like it.
0:19:38 And his company was going downhill so fast.
0:19:42 And I took him through this process of gaining,
0:19:45 let’s build up your confidence, discipline, leadership,
0:19:48 gratitude and enjoyment, all of those things.
0:19:52 And let’s find where your lowest point is of those five.
0:19:55 If I could just find your lowest point on that five list,
0:19:59 then I know the highest leverage thing that I can do.
0:20:02 So if the highest leverage that he can do would be confidence,
0:20:05 that’s the number one thing I’m going to start working on.
0:20:08 And the moment we took him through that process,
0:20:10 it was only a couple of months and we used a lot of hypnosis.
0:20:15 We used a lot of, I literally use brainwashing techniques to help him.
0:20:16 So it’s the same techniques.
0:20:22 And you know what cognitive behavioral therapy was also a form
0:20:24 of brainwashing back in the day and aversion therapy.
0:20:30 But within just a few months, he went from around, I think,
0:20:34 six to eight hundred K per month to like four million a month.
0:20:37 All of his employees were on board.
0:20:39 He had this huge shift.
0:20:45 The problem comes when you’re a coach and you make someone’s life
0:20:48 change that fast, they have to have an excuse.
0:20:52 They can’t go back to the office and like they’re different, right?
0:20:55 So they have to say some, this thing happened to me, I had this thing.
0:20:58 So that’s the first thing I work out with every client is like unique.
0:21:00 You’re going to have to go back and tell them something happened
0:21:03 that changed your life because you have to have a reason
0:21:04 that you’re going back different.
0:21:10 So watching that transformation is so, so rewarding and incredible.
0:21:14 But the confidence is usually what you have to change first with people.
0:21:16 How do you do that?
0:21:20 You change how what’s going on inside their head.
0:21:24 So you’ve gone on stage before probably a thousand or two thousand people.
0:21:26 You were on TV for a while.
0:21:31 Even after you’ve been successful.
0:21:34 Have you ever even heard a tiny voice that said, why am I here?
0:21:37 Or like, do I deserve to be here?
0:21:39 Yeah, I mean, doing this is a prime example of that.
0:21:41 Yeah. Yeah. Or I’m faking it.
0:21:44 People are going to find out I’m faking it.
0:21:45 Will you feel like that when you’re a podcaster?
0:21:48 Because you you didn’t get any official qualifications.
0:21:49 And then people started listening.
0:21:51 And then there’s they think that you know what you’re doing.
0:21:54 Or you see, I think I can temper that as a podcaster.
0:21:57 Yeah. So and they never go away.
0:22:02 So the difference between a person who’s confident and a person who doesn’t have
0:22:07 confidence is that they hear those voices as truth.
0:22:12 And I hear them or somebody with confidence hears them as fiction.
0:22:15 They’re both listening to the same thing.
0:22:18 So I mentioned, like, as a quick story, if I if you and I were going to lunch,
0:22:21 I said, Stephen, I’m going to come pick you up.
0:22:23 I pull up in front of your house.
0:22:26 You jump in the passenger side, we’re heading off.
0:22:33 And I’m listening to an audio book about a nuclear bomb going off.
0:22:35 But it’s inside the audio book.
0:22:39 There’s a fake news report about a nuclear bomb going off.
0:22:42 Let’s say it’s a pretend BBC broadcast or something that’s going on,
0:22:45 that it’s in the audio book, we start driving.
0:22:48 I’m relaxed. I’m focused on the road.
0:22:50 I’m enjoying what I’m doing.
0:22:54 Your heart rates increased, you’re fearful, your amygdala is firing off.
0:22:57 You’re in this horrible state of like, oh, my God, what’s going to happen to my
0:23:02 family? We’re both hearing the exact same broadcast.
0:23:05 We’re listening to the same speakers at the same time.
0:23:10 But I know that I’m hearing fiction and you are worried that it’s truth.
0:23:14 I don’t mean to use you as that example, but it’s
0:23:17 that’s the easiest way to describe it.
0:23:22 And then just fundamentally changing how you hear that voice.
0:23:26 And nine times, I think 10 times out of 10.
0:23:30 That voice was developed when you were eight or nine.
0:23:32 What did that kid do?
0:23:34 And this is what I would ask any of the clients.
0:23:37 What did that kid do to make friends or keep them?
0:23:40 So friends to feel safe.
0:23:45 Now we’re in the safety like, how did I get to feel safe?
0:23:47 And what did I do to earn rewards?
0:23:52 And for some people that might be recognition for other kids who had a bad
0:23:57 start in life, that might be water or food might have been a reward for those kids.
0:24:04 So the way that we keep or earn friends, the way that we get rewards as a child
0:24:07 and the way that we feel what we have to do to feel safe,
0:24:12 those develop as little apps in our brain that run in the background
0:24:15 of our adult lives all the time.
0:24:18 And we typically, as a kid, they’re great.
0:24:19 They might have kept us safe.
0:24:20 They might have kept us alive.
0:24:24 They might have held us inside of these social circles, but I’m going to be a
0:24:26 dick to people so that they don’t get close to me.
0:24:30 Or I’m going to kiss up to authority figures like mom and dad.
0:24:32 So I’ll get some recognition and praise.
0:24:38 And that becomes an app that we carry into adulthood without knowing it,
0:24:40 without our consent, without our awareness.
0:24:45 That little kid brings these things into adulthood and they just modify.
0:24:51 So I go from having to kiss up to a narcissistic mother to I’m going to,
0:24:54 I’m going to kiss the boss’s ass every single day.
0:24:57 And everybody knows me as the office kiss ass.
0:25:02 So they just translate from child to adult behavior.
0:25:07 And if I can start understanding that, then I can start getting that person
0:25:10 to understand the fundamental way to change their life.
0:25:16 And I make them put those phrases out in the open to where it’s so I want
0:25:17 them to be pissed off.
0:25:22 So I will make them get a desktop wallpaper that says, I don’t deserve
0:25:25 money, monies for other people.
0:25:30 Just, just to make their brain see how stupid it is on a regular basis
0:25:31 and put it on a motivational poster.
0:25:40 And the second part of that is, anybody who’s confident has a generalized
0:25:44 expectation of positive outcomes, not specific, but things are going to be fine.
0:25:46 Things are going to be fine.
0:25:51 So if I can do that, you can fundamentally change someone’s life.
0:25:56 So the final point of that, which leads into discipline is I need to get you to
0:25:59 form a relationship with your future self.
0:26:05 Because everything that goes on in our life has to do with our mammalian
0:26:07 brain, the slower part of our brain here.
0:26:10 And it doesn’t speak English.
0:26:13 There’s no affirmation that’s going to penetrate that barrier.
0:26:19 There’s no like, I’m going to read a quote on a wall or a PowerPoint
0:26:21 slide that’s going to fundamentally change behavior.
0:26:24 You have to change the animal, the mammalian part of the brain.
0:26:29 So the question I ask everybody that I’m training is, how would I
0:26:30 teach it to a dog?
0:26:33 How would I, how would I show my goals?
0:26:37 If I’m setting goals for next year, how would I show that to a dog?
0:26:40 Because I have to get it down to a mammal.
0:26:44 So the fastest way to do that is through visual means.
0:26:47 So I have all of my clients download this app.
0:26:50 I can’t remember the name of it, but there’s probably a hundred.
0:26:53 But it makes you look like 95.
0:26:54 Yeah.
0:26:55 And you’re just covered in wrinkles.
0:26:58 It makes a lot of your hair kind of go away.
0:27:03 And I make them print it out and put it everywhere just for a couple of weeks.
0:27:08 And now we start developing a mental mammalian relationship with our future
0:27:12 self, which changes how I eat, changes how I spend money.
0:27:15 It changes maybe what time I go to bed, how much alcohol I drink.
0:27:20 And mostly where I’m getting my dopamine from.
0:27:25 If I draw a map of everywhere I’m getting my dopamine from and more than
0:27:31 50 percent of it is on alcohol or porn or, you know, all of these things
0:27:34 that I don’t want, that’s you have to be very, very honest with yourself
0:27:39 at that point of where do I need to get dopamine in front of them in my life?
0:27:43 And successful people, every single successful person that I’ve ever met
0:27:45 has a good dopamine map.
0:27:48 So they get dopamine from good sources instead of bad ones.
0:27:52 And is there a relationship between discipline and confidence?
0:27:54 I think so very much.
0:27:57 It’s like if if you and I were sitting in an airport together,
0:28:02 let’s say we’re sitting in Atlanta Airport and I just asked you with
0:28:04 and you’re not a behavior profiler, as far as I know.
0:28:08 But I said, Steven, look around and find somebody that’s disciplined.
0:28:13 It would take you five seconds because we don’t need to profile people.
0:28:17 That’s a natural thing that you picked up on it on purpose,
0:28:19 but we pick up on it unconsciously all the time.
0:28:24 So having that level of discipline elevates our level of confidence,
0:28:27 automatically, because we know that other people are going to pick up on it.
0:28:32 But we also know I’m moving up and I’m probably more in control of myself
0:28:36 than the person that I’m talking to or the people that I’m dealing with regularly.
0:28:41 So how we live off camera is coming through in our confidence.
0:28:45 That’s the exact thing that we were talking about, that environment, time, appearance.
0:28:49 And if I can live off camera the same way.
0:28:54 That I want to be perceived by everybody in my life,
0:28:55 my confidence already starts to grow.
0:28:59 And you said enjoyment as well was one of the five.
0:29:02 Yeah. Why is enjoyment important?
0:29:03 I added it on there.
0:29:08 It it took a while, but I walked through everybody I’ve ever trained.
0:29:13 And if you look at everyone who is a natural leader and has that level of authority,
0:29:18 they are not just partying in the moment,
0:29:22 but just in calmly enjoying what is happening now.
0:29:24 So maybe you could call it mindfulness,
0:29:29 but I think in just the trait of enjoyment and being in enjoyment
0:29:32 is the most magnetic human trait that there is.
0:29:35 What do I need to know about observation,
0:29:41 which is the second part of your triangle to success or failure?
0:29:44 Observation, being able to read a room.
0:29:46 Is it possible to be able to read a room?
0:29:47 Yeah.
0:29:49 How would I go about reading a room?
0:29:52 OK, so if you’re reading like a public area.
0:29:55 Yeah, let’s go back to the airport, maybe.
0:29:57 If I’m in a public area,
0:30:00 I really want to pay attention to the slowest moving person in the room.
0:30:04 I want to pay attention to who is more confident than the other person.
0:30:08 And that’s typically going back to speed.
0:30:12 And if I’m if I’m reading other people well,
0:30:15 I’m also making a lot of eye contact with them.
0:30:18 So that’s also one of the fastest ways to get a read
0:30:21 on another human being is how often they’re blinking.
0:30:27 And if a person is blinking fast, it’s a sign of high stress.
0:30:31 If they’re blinking really slow, it’s a sign of focus.
0:30:34 So it’s not always relaxation.
0:30:38 So if I talk to a psychopath in a interrogation room
0:30:42 or in a business negotiation and they’re very focused on prey.
0:30:45 So we call that a prey focus.
0:30:47 Because they’re going to manipulate somebody,
0:30:49 their blink rate will almost be a zero.
0:30:52 If I talk to somebody who’s being deceptive,
0:30:56 their blink rate can go up to like a seventy five eighty without us even knowing it.
0:31:02 So one of the reasons that blink rate is so reliable is that it’s unconscious.
0:31:06 We don’t realize the shifts in blink rate and we don’t manually control it very well.
0:31:10 And if all that I would ever need to teach somebody,
0:31:13 you don’t have to count or know how many times per minute it’s going on is
0:31:18 if I’m in a conversation, I’m going to start the conversation and say,
0:31:20 is the blink rate normal?
0:31:22 Does it look fast? Does it look slow?
0:31:26 So what I’m really looking for in human behavior are changes, changes.
0:31:30 So if I’m on stage, let’s say I’m doing a keynote
0:31:34 and across the room, I’m making eye contact with all these people.
0:31:36 And I start seeing an increase in audience blink rate.
0:31:40 I know I need to change the subject or change the topic right away.
0:31:44 So would you be looking at one particular person?
0:31:46 No, so generally, yeah.
0:31:50 So I would look at all of these eyes and pretend like I’m looking at one human.
0:31:52 OK, does that make sense?
0:31:53 Getting an average of them.
0:31:56 Yeah. So as I’m looking around, how many blinks do I see?
0:31:59 And I’m going to pretend as if that was one human eye. OK.
0:32:04 So when you get a lower blink rate, people are paying more attention.
0:32:06 Yeah, you’re doing a great job.
0:32:10 And you can I go to these pitch meetings where these entrepreneurs
0:32:14 will go up and pitch these angel investors and stuff like that up in Washington.
0:32:18 And you can measure who will pitch based on blink rate.
0:32:22 You see a blink rate drop that is the most interested person in the room.
0:32:25 You do the same thing with jury selection.
0:32:29 It’s so reliable and you read these articles
0:32:31 about like someone breathing into their chest.
0:32:34 It takes a while to get good at that with your peripheral vision
0:32:38 because I’ve taught it to people and they would spend a conversation
0:32:40 with someone staring at their chest.
0:32:43 And especially if you’re talking to a woman, it’s a bad idea.
0:32:46 So blink rate is incredibly reliable.
0:32:50 So to recap that skill, I start a conversation.
0:32:52 Does it look pretty normal?
0:32:54 Is it pretty fast or kind of slow?
0:32:56 The number of look for changes.
0:33:00 And that’s all I’m looking for in a room of people is what’s changing.
0:33:06 So 70 is deceptive and zero is psychopath.
0:33:12 70 is stress, not always deceptive and zero is psychopath, basically.
0:33:14 Zero might be psychopathic.
0:33:16 Context is the second letter C.
0:33:19 There’s five C’s that we talk about in behavior profiling.
0:33:22 So change, then context.
0:33:26 So now like somebody just crossed their arms and you read the internet.
0:33:30 It says it’s being defensive, withholding, closed off, see all that stuff.
0:33:32 Well, what if it’s freezing cold?
0:33:33 Yeah. So now we have context.
0:33:35 So interesting. That actually happened in my last conversation.
0:33:38 I try not to close off my body when I’m doing this,
0:33:41 because sometimes my natural reaction is to go like this.
0:33:44 And then sometimes, especially in here when it gets later
0:33:47 and we didn’t have the fan in the heater, I would go like this.
0:33:51 Yeah. And what I’m, if like I was thinking, but this is rude to the guest.
0:33:54 But I looked at my arms and I had these like massive goosebumps.
0:33:55 And I was like, that’s the context.
0:33:57 Yeah. The context is I’m fucking freezing.
0:34:00 Yeah. But to the guest, it would look like I’m going like this.
0:34:05 Yeah. You know, so this is why body language is so.
0:34:08 Delicate, I think it is delicate.
0:34:11 And it’s so hard for people to do peer reviewed research on it.
0:34:15 Because there’s a million variables.
0:34:19 It’s like saying, well, why should Roger Federer win a tennis match
0:34:23 when he doesn’t have any peer reviewed studies to back up what he’s doing?
0:34:26 Yeah, it’s the same thing with body language,
0:34:30 because like they’re doing interrogation research.
0:34:35 So they’re saying that a college kid who gets a lunch voucher
0:34:38 and walks in and pretends to lie about a duck
0:34:42 is exactly the same as someone who’s been captured in combat.
0:34:46 Sleep deprived for a few days has a black hood over their head
0:34:47 and they’re drugged into an interrogation room.
0:34:50 And they’re saying those behaviors are identical.
0:34:54 Then there’s the peer reviewed research on lying and not lying.
0:34:58 It’s so you cannot replicate human behavior that well.
0:35:01 So and people treat it like it’s a pharmaceutical.
0:35:03 Like I can put a Tylenol on somebody
0:35:05 and I can measure all these responses.
0:35:07 And it doesn’t really go into a spreadsheet like that.
0:35:09 And there’s a lot of great research out there.
0:35:12 But I’d say it’s just so incredibly hard
0:35:15 to replicate everything with perfection like that.
0:35:18 So what was the first C?
0:35:20 First C is change. I want to look for a change.
0:35:22 And then you want to look at context. Is there a third C?
0:35:25 That would be clusters. Clusters.
0:35:27 So then you read articles that say someone
0:35:31 looks a certain way or does a certain thing that might be deceptive.
0:35:34 Like the most common one I hear is someone touches their nose.
0:35:37 So someone touching their nose might be being deceptive.
0:35:40 If you’re just seeing one thing,
0:35:43 I would say that never almost never means anything.
0:35:45 You want to look for a cluster of behavior.
0:35:49 So they started getting nervous, which is a change there.
0:35:51 It’s because I’m asking about where they were on Wednesday night.
0:35:53 There’s the context.
0:35:54 And while they were getting nervous,
0:35:57 they also started protecting their genitals with their hands
0:36:01 and looking their lips, which is a hygienic gesture that we do.
0:36:05 So now I have a change within the context that’s appropriate.
0:36:07 And there’s a cluster of behavior.
0:36:11 After that, I screened through culture.
0:36:13 Is there some part of this person’s culture or background
0:36:15 that makes them do that?
0:36:19 Like I was with a young person, we were watching a
0:36:22 Pakistani person get interrogated.
0:36:26 And, you know, how you commonly see that kind of head shake
0:36:28 in that region of the world.
0:36:31 And he said, oh, shaking his head while he’s saying, yes.
0:36:33 Well, like now we get down to that sea.
0:36:38 This is culture, which rules out that behavior or gets rid of it.
0:36:42 And finally, the most the least important thing on that list is the checklist.
0:36:47 And by checklist, I mean, there is a list of known behaviors
0:36:49 that are likely to be deception.
0:36:52 And if you’re in body language, you deal in likelihood.
0:36:54 That’s all we deal in.
0:36:56 Some people say they’re 100 percent sure on stuff.
0:37:00 I’m skeptical, but we deal in likelihood.
0:37:03 So we should always process in that.
0:37:07 So someone licking their lips or moving a certain way.
0:37:11 If it’s in on a checklist, does not mean that it’s deceptive.
0:37:15 Because what if they do it all the time, then we don’t have a change?
0:37:17 Does that make sense? Yeah, yeah, yeah.
0:37:19 Yeah, I was thinking about things I used to do when I was younger.
0:37:21 And there was just a period of my life where for some bizarre reason,
0:37:23 I used to go like this.
0:37:25 I used to do it all the time.
0:37:27 It was almost like a tick. Yeah, it’s not really weird.
0:37:29 I think this sounds like a really crazy thing to say.
0:37:36 But one of my best friends had like curtains,
0:37:40 like have the hair cut curtains and he used to flick it.
0:37:43 And I almost like vicariously picked up the like flicking from him.
0:37:46 I’d go like that all the time.
0:37:47 But I was just thinking if someone saw me doing that,
0:37:51 they would perceive that as some some form of behavior.
0:37:54 Whereas it was just this weird thing that lasted for like two years
0:37:56 when I was younger and then it went away.
0:37:58 Yeah, but did you do it all the time?
0:37:59 I just did it. I don’t know.
0:38:01 I felt like I just did it randomly.
0:38:04 But that wouldn’t be a change. OK, yeah.
0:38:06 If I if I was meeting you. Yeah.
0:38:09 And you were on the Dragon’s Den for a while.
0:38:10 Still have, yeah.
0:38:12 And people pitch you. Yeah.
0:38:14 All kinds of ideas.
0:38:19 That just having somebody on the show or just having those skills with you,
0:38:22 you could see through a lot of those people.
0:38:25 And whether or not they’re being honest about what they’re pitching,
0:38:28 they’re confident about what they’re pitching.
0:38:32 And you could look at a show like Shark Tank and I can look at
0:38:35 I can watch any episode of Shark Tank and look who’s blinking the least.
0:38:38 They’re they’re going to be the first to make an offer.
0:38:40 Ninety nine percent of the time,
0:38:42 because they’re the most focused on what’s going on there.
0:38:45 They’re personally invested.
0:38:50 So that’s fascinating is that just you could just look at one or two things
0:38:56 and predict stress or focus and just being able to do that.
0:39:00 If you just took that one thing away from this, that would be a superpower.
0:39:03 Because I sit here with guests, right?
0:39:04 And they talk about their life stories and stuff.
0:39:07 And I often see some patterns of behavior,
0:39:09 yeah, specifically like closing up when you are someone,
0:39:14 something about their childhood or a specific sensitive subject in their life.
0:39:19 You tend to see like self or I call it like self soothing behavior to some degree.
0:39:20 So it’s difficult.
0:39:24 And it’s funny because we we’re all like amateur body language experts now.
0:39:27 Yeah, there’s been a lot of stuff online saying spot this,
0:39:30 did they touch their nose, etc. So it can also be dangerous again.
0:39:32 And it can give us these like, oh, I saw this one thing.
0:39:34 I’m never doing business with that guy.
0:39:37 Yeah. And like he scratched his nose three times while he was talking about that.
0:39:40 Well, he’s looking his briefcase.
0:39:41 He’s got allergy medication in there.
0:39:43 He’s scratching his nose.
0:39:45 The season just changed at spring time.
0:39:47 His nose is red when he came in.
0:39:49 So he’s been scratching it for 30 minutes.
0:39:51 Before he walked in the door.
0:39:54 So now we we start to realize I’m not seeing a change.
0:39:56 I’m seeing something that was repetitive.
0:40:00 And communication is the third one in the triangle to success or failure.
0:40:05 Communication. So what I’ve got so far is talking slow is higher authority.
0:40:06 Yeah.
0:40:09 Is there anything else that if I want to be a master communicator,
0:40:12 I should be thinking about. Absolutely.
0:40:15 Oh, when it comes to communication,
0:40:17 a being a good storyteller is great.
0:40:21 And there’s a million podcasts out there that can teach somebody that.
0:40:26 But it comes down to whether or not you can speak to the person
0:40:31 that you are in front of and understanding what kind of person that is.
0:40:35 And there’s a few ways that I identify.
0:40:37 I segregate people into six groups.
0:40:41 And that’s through what do they need from other people?
0:40:45 So what kind of things do I need socially?
0:40:50 And these are significance, acceptance,
0:40:58 approval, intelligence, pity and strength or slash power.
0:41:04 And in every conversation, if you ask somebody about themselves,
0:41:09 they’re going to come across and reveal one of those things to you.
0:41:14 So if I know that you are a significance driven person
0:41:18 and I’m selling you on how smart of an idea this is
0:41:21 and how intelligent you are for making this choice,
0:41:25 I’m communicating the way opposite in what you need to hear.
0:41:29 So the moment that I hear you talk about yourself, your accomplishments,
0:41:32 what you like in life, what happened for you this week,
0:41:34 what’s a great memory that you have.
0:41:37 Every conversation, you’re going to hear this stuff starting to get revealed.
0:41:41 So you hear somebody within these are conversations
0:41:44 or things you could hear in a conversation pretty quickly.
0:41:47 You start talking to somebody and they said,
0:41:50 yeah, I’m actually the CEO of that company.
0:41:52 I’ve got 490 people that work for me
0:41:56 and probably going to be making an exit sometime next year.
0:42:00 So you hear that there’s significance, right?
0:42:02 Then you then you listen for approval.
0:42:04 Isn’t this is when you hear people say,
0:42:07 well, I’ve got to go up on stage tomorrow, but I suck at public speaking.
0:42:09 I’m going to I’m going to really bomb at it.
0:42:13 I’m just really nervous trying to get you to say, no, you don’t suck.
0:42:16 You’re great. You did great last time.
0:42:18 You’re going to rock this. You got this.
0:42:20 Then you have the acceptance people.
0:42:25 They’ll always use the terms like we, us, our and just team.
0:42:30 So the acceptance people are all about like I’m a member of some kind of group
0:42:33 and that’ll come across in their communication.
0:42:35 So you ask a significance person about a vacation and they say,
0:42:38 yeah, I went down to Miami. It was fantastic.
0:42:42 I had a great time and I just got back last night asking an acceptance person.
0:42:43 They’ll say, we went down there.
0:42:46 All of us went to this thing and we did this.
0:42:50 So you hear a lot of this language that talks about groups and membership.
0:42:53 You get into the intelligence side.
0:42:57 How often do you hear people go, yeah, I actually got my MBA from this person.
0:43:02 Oh, I did my master’s thesis on that to hear this intelligence stuff come out of people.
0:43:06 And the pity is you can identify a pity person pretty well.
0:43:09 And those are the hardest people to communicate to.
0:43:14 And the pity person always like if I want to give you the ideal thing to say
0:43:17 to each one of these people, the pity person wants to hear,
0:43:23 I can’t believe all the stuff that you’ve been through and you’ve got to this point.
0:43:29 I don’t think many people would have pity wants recognition of suffering.
0:43:32 And finally, we have the strength and power person.
0:43:36 And this isn’t always Biff from back to the future.
0:43:41 So it can be somebody who’s a leader in a company, but they want control.
0:43:45 So significance is, do I make a difference?
0:43:48 Strength and power is, do I have control over other people?
0:43:53 These are the everybody from like the leader who kind of forces his way
0:43:58 into the top to the guy with the ridiculous jacked up pickup truck
0:44:01 that has like the plastic testicles hanging off of the back of it.
0:44:05 And once you understand what categorization someone fits into,
0:44:09 how would you show up in a way that’s effective in communicating with them?
0:44:12 Say, for example, if I’m talking to a significance person, yeah.
0:44:17 Do I just and I’m trying to close a deal with them or something?
0:44:19 Do I kind of to their significance? Is that?
0:44:24 Yeah, so there’s a few other types that we teach intelligence people to identify.
0:44:27 There’s the six ways we make decisions.
0:44:31 And then six ways that we have values, which is our end goal that we want.
0:44:36 But I want to speak in a way that says this decision is going
0:44:39 to increase your level of significance, and I want to compliment them
0:44:43 on their level of significance right before I asked them for something.
0:44:47 So I could say, you know, Stephen, this is a great podcast.
0:44:50 You’ve got millions of subscribers and it’s obviously you make a difference
0:44:54 in so many people’s lives and you are a significance person.
0:44:58 So that would be effective for you, because I know that you want to make
0:45:00 a biggest difference that you can.
0:45:04 And I want to speak in a way that a speaks to their needs
0:45:07 and lets them know that I am a source for that.
0:45:10 But B, that making this decision,
0:45:14 whatever the whatever we’re talking about, selling a car, whatever,
0:45:19 is going to increase your ability to get that same need from other people.
0:45:21 So I think if we did this together,
0:45:24 I think the number one thing that’s going to happen right away
0:45:27 is you’re going to be able to impact twice as many people.
0:45:30 You’re going to leave a much deeper footprint in the world.
0:45:35 So I’m giving you, we’re going to double your subscribers or your listeners,
0:45:39 but not just that, you’re going to make a bigger impact and legacy on the world.
0:45:45 So every time I’m thinking about needs, always think in terms of neurotransmitters.
0:45:50 So if I can compliment someone on their need, that’s what we need from other people.
0:45:53 So I’m giving them like 500 million
0:45:56 neurotransmitters being released when they hear this.
0:46:01 So it’s not just that we are kind of suffering
0:46:04 and insecure and all these things that we talked about a minute ago.
0:46:06 We’re also drug addicts, everybody.
0:46:11 We just need to identify the drug that that person is addicted to.
0:46:14 I was thinking about the pen.
0:46:17 I was like, I was going to ask you to if I’m a.
0:46:21 If I’m an intelligent intelligence person and you had to sell me the pen.
0:46:24 Yeah. How would you go about that?
0:46:28 You know, I think there’s a lot of people in the world out there.
0:46:31 And I think most people just do what other people do.
0:46:33 And I’m sure you would agree.
0:46:37 There’s so many idiots out there that just get with the basic thing.
0:46:38 I’m going to do this basic thing.
0:46:40 And they don’t really go outside the box very often.
0:46:47 And every once in a while, there’s you meet somebody who knows higher quality things
0:46:53 and you meet somebody who is able to see things at a level different than other people.
0:47:00 And I would talk about that intelligence while subconsciously I’m associating all of that with this.
0:47:01 This is different. It’s unique.
0:47:06 It’s a pencil, but it’s it’s not like other pencils.
0:47:08 It’s not the basic run of the mill thing.
0:47:12 So I want to present that in a way and I’m going to start with a negative comment.
0:47:15 And this is one of the most effective persuasion strategies is to.
0:47:19 I’m going to negatively associate something I don’t want you to have.
0:47:23 So let’s say we’re starting our podcast.
0:47:25 And I’m afraid Stephen’s not going to connect with me.
0:47:28 And I know that your significance driven.
0:47:33 As we started out, imagine if I said something at the very beginning of this podcast
0:47:37 and I said, Stephen, thanks for having me, man.
0:47:38 And there’s so many people out there.
0:47:41 And when any time I say something negative in a conversation,
0:47:43 I never want to gesture in between you and me.
0:47:45 I always want to gesture away.
0:47:47 So this is we’re talking about other people.
0:47:53 There’s so many people out there who just don’t really give back to the world.
0:47:57 And they don’t really have an interest in helping other people.
0:48:01 And it’s like every time you meet one of those people, you sit down with them.
0:48:03 It’s like all of them have the same thing in common.
0:48:08 They can’t just stop and connect when they sit down with somebody.
0:48:12 So I’m demonizing a trait using your needs.
0:48:16 That I don’t want you to have.
0:48:18 Like the inability to connect.
0:48:20 OK, interesting.
0:48:23 And you’re consciously pointing off to gesture.
0:48:26 It’s others not right until I said the word connect.
0:48:30 And then I gesture between you and me back and forth between both of us.
0:48:34 And that word stop is a very powerful word in the English language.
0:48:38 So when I said it’s like all of them have the same quality to them,
0:48:43 they can’t just stop and fully connect with somebody else.
0:48:45 That’s a very subtle thing.
0:48:47 But I’ve used your neurotransmitters.
0:48:48 I’ve used your needs.
0:48:51 And I’ve I’ve got you to agree you nodded your head if.
0:48:55 Agree that those people don’t really connect well with other people.
0:48:59 So that’s how powerful that stuff can be.
0:49:01 And you can use the same thing in the in reverse.
0:49:04 And I could I could say a positive thing.
0:49:07 And I could say, you know, Stephen, what’s fascinating to me
0:49:09 is I’ve gone around the world.
0:49:11 I’ve met several entrepreneurs.
0:49:13 I met people who are on TV.
0:49:18 And it’s like you think that they are just dismissive offhand before you meet them.
0:49:21 And it’s incredible when you meet these people,
0:49:24 it’s like all of them have this ability to just tune everything out
0:49:27 and just completely connect with somebody.
0:49:31 And that would have the same effect.
0:49:34 And what’s going on there, people, we want to.
0:49:37 Be that person because it’s positive.
0:49:40 We want to live up to that expectation set.
0:49:43 Right. So what I’ve done is
0:49:48 I’ve got you to say, as Chris Voss would put it, that’s right.
0:49:52 OK, but I’ve got you to say that about who you are as a person.
0:49:55 OK. So now I’m not changing your ideas.
0:49:57 I’m changing your identity.
0:49:59 Changing my identity or.
0:50:01 Yeah, because you’ve made an agreement about who you are.
0:50:03 You’ve nodded your head. OK.
0:50:08 And if I wanted to take that further, I would I would make an admission first.
0:50:11 And I’d say, you know what, I’ve had social anxiety growing up.
0:50:14 And I’m curious, what is it that?
0:50:16 Have you always been able to just connect with everybody you talk to?
0:50:19 Or is this something that you had to work on?
0:50:24 Oh, is that a question? Yeah. OK, but I know it’s not a question.
0:50:29 Yeah, but the moment that you ask that you start to answer
0:50:33 that question, you’ve made an agreement about who you are as a person.
0:50:36 So if I wanted somebody to be less closed off,
0:50:39 I might say, you know, I spent my whole life just worried
0:50:40 about what other people think.
0:50:45 And it was 25 before I got to a point where I was able to open up.
0:50:49 Have you always been this open with people or did you have to work on that?
0:50:54 So just any answer and no one’s going to give you an answer.
0:50:55 Like, actually, I’m just closed off.
0:50:59 I’m very close minded and that’s maybe a point one percent of people.
0:51:06 So small agreements and none of these are designed for people to take word for word.
0:51:10 I guess they can. But it’s about the idea of getting someone to comment
0:51:12 on their own identity, who they are as a person.
0:51:15 Is there anything else as it relates to communication?
0:51:17 That’s especially important.
0:51:20 It’s funny that so many people are interested
0:51:25 in the communication part more so than the listening part.
0:51:26 They want the flight checklist.
0:51:28 Yeah, it’s things with Julian Treasure,
0:51:30 who did the TED Talk on how to be a great speaker.
0:51:33 He told me he also did a TED Talk on how to be a great listener.
0:51:36 No, no, no, listen, he said everyone wanted to.
0:51:39 His one on speaking has got like 35 million views.
0:51:42 But the one on listening, just no one’s interested in that.
0:51:46 But I’m guessing listening plays a pretty critical role to being a great speaker.
0:51:50 Yeah, and listening means I can identify who you are
0:51:53 and what the needs that are driving you and the social needs
0:51:55 and the the way that you make decisions.
0:51:58 Is that part of the observation part?
0:52:00 Yes, absolutely.
0:52:03 Just listening to that means that now I have the right words
0:52:06 to use for the communication and the right the right understanding
0:52:07 of what motivates you as a person.
0:52:10 So if I’m a therapist, that makes me a better therapist.
0:52:13 If I’m a hostage negotiator, that makes me a better hostage negotiator.
0:52:17 And if I’m a suicide hotline operator,
0:52:19 that makes me way better at my job.
0:52:21 So I’m understanding exactly who I’m talking to.
0:52:24 And my goal is to talk someone into doing something
0:52:26 that they normally would not do.
0:52:28 You talk about this elicitation.
0:52:30 Yeah, what is elicitation?
0:52:31 It’s a CIA technique, right?
0:52:35 It is. It was originally came up with by this guy named John Nolan.
0:52:38 And his book is no longer for sale.
0:52:41 You have to get it on eBay, like it’s hard to find.
0:52:43 But the book is called Confidential.
0:52:45 Why isn’t it no longer for sale?
0:52:47 I think that he just kind of pulled it off the shelf.
0:52:49 I’m not sure. OK.
0:52:53 So elicitation is about using statements instead of questions.
0:52:56 And I’ll give you an example.
0:53:01 Let’s say you and I walk into Whole Foods, which is we’re in New York.
0:53:03 So it’s probably a block away somewhere.
0:53:09 And we walk in there and there’s let’s say there’s a young lady stocking produce.
0:53:14 And you get in there and I say, all right,
0:53:19 Steven, your goal is to go figure out how much she makes in 60 seconds.
0:53:22 And you’re not allowed to ask any questions or be awkward.
0:53:26 And that’s tough, right?
0:53:28 It’s it sounds really tough.
0:53:33 So if you went over to her and and this is a generalization
0:53:36 just to get you to understand what elicitation is.
0:53:38 And said, hey, I’m trying to find the baby carrots.
0:53:41 And she walks you over there.
0:53:43 But while you’re walking, you say, I just read this article online.
0:53:47 It says all Whole Foods employees just got bumped up to twenty six dollars an hour.
0:53:49 That’s fantastic.
0:53:52 And she turns around and goes, what?
0:53:55 No, I make 17.
0:53:58 So now she doesn’t feel like she’s been pressed
0:54:00 or questioned about how much she makes.
0:54:05 She’s correcting you or let’s say you got into an Uber tonight.
0:54:09 And you said, I just read this article that Uber drivers
0:54:14 were one of the top most highly satisfied.
0:54:16 Employees in the country.
0:54:18 You’re going to get a correction.
0:54:22 You’re going to be like, where did you read that?
0:54:24 So triggering a need to correct the record
0:54:28 is one of the easiest ways to use elicitation, but it’s only one.
0:54:33 Another one is just making a statement afterwards and saying,
0:54:36 I bet you had some interesting experiences doing that,
0:54:39 or I can imagine that was challenging.
0:54:42 Statements are always going to be better than asking pointed questions
0:54:45 because a person feels like they’re volunteering information.
0:54:48 The third layer of that is disbelief.
0:54:54 So let’s say I wanted to ask if you just got back from vacation
0:54:56 and I didn’t want to use any questions.
0:55:00 We let’s say we meet up for dinner or something.
0:55:04 And I said, see, you look like you just got back from a vacation.
0:55:06 That’s a statement.
0:55:09 And you’re like, no, actually, I’ve been doing this, this, this and this.
0:55:13 So now you’ve you’ve given me more than if I just asked if you’re on vacation.
0:55:17 And I said, wow, that had to be interesting.
0:55:21 I can’t imagine that it’s got to be a lot of stuff going on there.
0:55:23 And you start talking more and more and more.
0:55:26 And then, like, that sounds great.
0:55:29 There was no challenges to that entire trip.
0:55:32 I love when everything is 100 percent flawless.
0:55:35 And you’re like, no, actually, and then you start going into that.
0:55:36 And I’m like, no way.
0:55:38 Then now we have disbelief that comes in.
0:55:41 And I haven’t asked a single question yet.
0:55:45 So that’s one thing that I challenge everybody that I train to get really good
0:55:51 at is that elicitation piece, how many layers can I get into a person
0:55:55 or a conversation just using these statements?
0:55:59 And that’s why I wrote there’s a whole chapter about it in this book here.
0:56:02 But that elicitation is powerful because.
0:56:05 We’re not being asked questions.
0:56:08 So our brain doesn’t set off little security alarms.
0:56:12 And this is how Soviet spies would get information
0:56:18 from a 19-year-old US Navy sailor in the early days of the Cold War.
0:56:24 They’d say a ship would pull into Thailand or submarine to pull into Thailand or Singapore.
0:56:27 And a Russian would go up and these sailors would be drinking at the bar.
0:56:29 Russian would sit there.
0:56:31 He’s got a low-cost shirt on or something
0:56:34 and strike up a conversation.
0:56:38 And they say, I know that the the German submarines could outrun you
0:56:43 because their propellers are 22 and all of your submarine propellers are 18 feet in diameter.
0:56:47 And the sailor slightly drunk turns around and says, no, they’re not.
0:56:51 And starts giving up all this information just to correct the record.
0:56:55 And that’s all they did back then was just correcting the record.
0:56:59 I’m triggering this need to offer some kind of correction to information that’s inaccurate.
0:57:02 And even with business intelligence.
0:57:07 Let’s say the company’s moving and they have to get business intelligence.
0:57:11 Somebody at that company will get approached at a bar and somebody will say,
0:57:14 yeah, I heard you guys are moving between March and April.
0:57:17 And they’ll get correct in this.
0:57:19 No, it’s actually February, but we’re not really supposed to talk about it.
0:57:21 It’s like there’s no way you’re going to move in February.
0:57:24 It’s too cold and the interest rates are up too high.
0:57:26 There’s no possible way that the CEO would ever do that.
0:57:28 It’s like, yeah.
0:57:31 And then you’re going to you’re going to get more information out because of the disbelief.
0:57:34 So that was correcting the record.
0:57:37 A second technique called bracketing, where I’m giving you a series
0:57:42 like between March and May or between 39 and 59.
0:57:47 And the third is the disbelief that starts getting this information out of people.
0:57:50 So if you want to think about like, how do I start a conversation
0:57:53 or continue one using elicitation?
0:57:56 Think of the words so and then do a recap.
0:57:59 So you’ve been doing this for three years or so.
0:58:02 This is not the best job, but it’s getting things done for you.
0:58:05 Or I bet. So I bet that was interesting.
0:58:07 I bet there were still some challenges there.
0:58:09 I bet you overcame a whole lot to get to this point.
0:58:12 So or I bet is the best way to do that.
0:58:15 And when OK, so if I say, I bet you hate that coffee.
0:58:22 Yeah. That that’s a statement, but you’re going to endeavour to correct the record either way.
0:58:27 Yeah. And if you do hate the coffee, you’ll say, yeah.
0:58:31 Like even you saying, yes, I do kind of hate it is offering up information.
0:58:34 Yeah. OK, interesting.
0:58:36 And you could even go on with that.
0:58:38 You’re like, I bet you hate that coffee.
0:58:40 And somebody says, yeah, well, I do kind of hate it.
0:58:43 But I can imagine you’re the kind of person who likes coffee a very specific way.
0:58:46 Well, yeah, here’s how I like it a lot.
0:58:50 And say, that’s extremely interesting.
0:58:53 No creamer, no sugar.
0:58:55 And I’m just recapping.
0:58:57 So why is that better than me just going?
0:59:01 How would you prefer your coffee?
0:59:03 Well, if we’re just talking about coffee, it’s not sensitive information.
0:59:05 So I wouldn’t say that was better.
0:59:07 It’s for sensitive information.
0:59:08 Yeah. When you’re trying to not get their guard up.
0:59:12 Yeah. So the rule of thumb is the more sensitive the information is that you need,
0:59:15 the less questions you need to be asking.
0:59:16 And is that what I mean?
0:59:19 That’s those correlates kind of like how I’ve
0:59:22 the information that the spies I’ve interviewed have given me,
0:59:25 like Andrew Bustamante and Mike Baker.
0:59:29 They’ve both said that much of the game was like hearing someone out
0:59:31 and just letting them talk and talk and talk and talk.
0:59:33 Yeah. They’re not being too pushy.
0:59:38 Yeah. And that’s that’s the best way to not be pushy is to use the elicitation stuff.
0:59:42 Perception, context, permission, the PCP model
0:59:45 is a way of understanding how to get someone to do something
0:59:49 from joining a cult to buying an item. Yeah.
0:59:55 So the PCP model looks like it’s three steps, but it’s
0:59:58 I want you to view it as kind of dominoes.
1:00:01 So one step starts the progress of coming down the other.
1:00:03 And once that comes down, the next dominoes starts going down.
1:00:07 So if I change your perception about something,
1:00:11 then I change the context that you’re viewing that in,
1:00:15 which changes the way that you feel permission to do it.
1:00:16 So I’ll give you an example.
1:00:19 Would you want a weird example or a boring one?
1:00:21 We’ll go with let’s go with weird.
1:00:23 OK. So let’s go with
1:00:29 an attorney in Washington state was
1:00:34 charged with assault of a woman
1:00:40 using hypnosis and he would have her get naked in his office,
1:00:45 which is something she would not normally do.
1:00:49 And the attorney was studying this hypnosis and stuff like that.
1:00:52 He wasn’t as far as I know, he was not even good.
1:00:56 But he would hypnotize her and then tell her.
1:01:00 At the end of the day, you come home from work
1:01:02 and this is just like that time.
1:01:04 I want you to picture yourself at the end of the day.
1:01:07 You’re coming home from work, you drop your keys in the bowl.
1:01:11 You make your way to the bathroom, you turn on a hot shower.
1:01:14 And now you’re here getting ready to get into that shower.
1:01:17 So he’s changed her perception of where she is.
1:01:21 He changed the context of neither one of you or me right now
1:01:24 would like get naked on a podcast.
1:01:27 But both of us are going to later tonight when we go to shower.
1:01:29 So because that’s a different context.
1:01:35 So he modified the context, which gave her permission to remove clothing
1:01:39 or do something that we otherwise wouldn’t do in a social setting.
1:01:42 One of the ways I studied this and.
1:01:47 It was fascinating is cult recruiters.
1:01:50 I spent a long time or six weeks
1:01:53 working with these cult recruiters and I was back and forth between
1:01:55 cult recruiters and door to door sales people.
1:02:00 And these are hard hitting people, man, that it’s a hard job door to door sales.
1:02:05 But they talk to people into doing things they probably wouldn’t.
1:02:08 Otherwise have done
1:02:13 installing a ninety five thousand dollar solar system on their roof
1:02:18 or buying a vacuum cleaner or joining a cult that’s probably harmful.
1:02:22 But all of them started off the conversation
1:02:24 by changing the perception of what’s going on.
1:02:28 So instead of me saying, hey, let me talk to you about this thing.
1:02:31 That’s from a like a needy perspective.
1:02:34 They come out with a survey
1:02:36 and they say it’s an anonymous survey,
1:02:40 which automatically makes the people more open.
1:02:42 So it’s an anonymous survey.
1:02:44 I’ve changed permission.
1:02:46 So now the context has shifted slightly.
1:02:49 And if I could change your perception again,
1:02:53 would you rather be in a group of people who feel like family
1:02:55 or people who are related to you?
1:02:57 So I start asking all these little questions about
1:03:00 how would you rather live your life in a way that’s like
1:03:05 just kind of nudging you down into this cult mindset of like,
1:03:07 do you want to be around people that enjoy your company?
1:03:10 Like those kind of questions.
1:03:12 So more perception changes.
1:03:17 Now the context shifts to where I’ve just made 25 agreements
1:03:19 about who I am as a human being.
1:03:25 So now my my context is way off, which shifts my permission.
1:03:26 It’s like, I have permission to do this
1:03:29 because that’s the kind of person I’ve just agreed to be.
1:03:31 And that’s who I’ve said that I am.
1:03:34 I have to do this because that’s cognitive dissonance, like crazy.
1:03:36 And one thing I teach you about any persuasion,
1:03:39 whether you’re doing a PSYOP on an entire country
1:03:44 or you’re just manipulating one person or doing therapy on one person,
1:03:50 your main weapon as a person who is persuasive or influential
1:03:55 is cognitive dissonance, which is I’m getting you to be uncomfortable
1:03:58 because I’m getting the way that I’ve got you to see the world.
1:04:00 It doesn’t match up with what you’re doing.
1:04:03 So the easiest thing for you to change is what you’re doing.
1:04:06 Instead of changing your mind about something or calling yourself dumb,
1:04:09 I just get you to do something different.
1:04:12 And that’s weaponized cognitive dissonance.
1:04:16 We’re seeing a lot of that with the extreme left, extreme right politics
1:04:18 on both of both of those extremes.
1:04:23 Once I get a person to make even one or two or three statements
1:04:26 about their identity, I have drastically altered
1:04:29 how they’re going to behave in the future.
1:04:33 Robert Cialdini, who wrote Influence and Presuasion,
1:04:39 a wonderful human being, wrote about this where a few weeks
1:04:45 before they go ask somebody to put a giant ugly sign in their yard
1:04:48 that says drive safe, huge ugly sign.
1:04:51 Two weeks before that, they go by door to door
1:04:52 and say, do you support safe driving?
1:04:55 Yes or no? Who’s going to say no?
1:04:59 It’s like 91 percent said, yeah, yeah, I support safe driving.
1:05:03 They said, good, will you put this tiny sticker in your front window?
1:05:05 Tiny little sticker.
1:05:08 And just to let us know that you’re supporting safe driving.
1:05:10 That’s all we always ask you to do.
1:05:13 Two weeks later, they come back to the neighborhood,
1:05:18 like 89 percent of people are sticking these signs in their yard.
1:05:20 The other neighborhood they did the test on
1:05:23 didn’t have this little survey, do you support safe driving first?
1:05:27 And it was like six percent stuck the sign in their yard.
1:05:33 So making one agreement about who I am and then taking action on it.
1:05:35 So if I can get you to take action on something,
1:05:40 not in just between you and me, now I got you to put a sticker on your window.
1:05:43 I got you to do something that alters the way other people see you.
1:05:49 So if I can get you to make something that I’ve got you to believe public,
1:05:52 I get you to make a Twitter post, I get you to make a Facebook post.
1:05:55 Now I’ve captured identity.
1:06:00 So most persuasion and influence training in the world is about capturing ideas.
1:06:03 Identity is where you truly get to change behavior,
1:06:06 because I’m getting you to agree that you are a certain type of person
1:06:09 before I want you to do anything.
1:06:10 Interesting.
1:06:13 It explains a lot about politics, in fact.
1:06:16 You know, what we see going on in the election cycles
1:06:22 and also just how a political party, political group can slowly drift.
1:06:29 Together to a position that objectively go bloody hell, that’s crazy.
1:06:33 Yeah, you know, because they kind of slowly, they say, I’m this party.
1:06:35 I signed up to this, this particular political party.
1:06:41 And then slowly, just with like creep of beliefs, you end up over 10 years,
1:06:44 all of you believing and thinking something is OK.
1:06:46 Yeah. Interesting.
1:06:48 Just because you made an agreement.
1:06:50 I guess in part that explains some of the wars as well.
1:06:56 Like there’s an element here, which can be can explain things like Nazi Germany.
1:07:02 Yeah, and how a civilization can go from being relatively normal
1:07:05 to doing really horrific, barbaric things to people.
1:07:07 Yeah. And if you just going back to the Milgram experiment,
1:07:13 right away, I got you to say, do you fully volunteer to participate in this?
1:07:16 Would you accept the role of teacher?
1:07:17 Would you sit down in this chair?
1:07:20 Would you shock him with this low voltage?
1:07:22 I’ve got you to agree that I’m the kind of person
1:07:27 that’s willing to shock someone for an experiment within the first two minutes.
1:07:29 And they don’t talk about that.
1:07:32 They kind of tend to say the whole experiment is about authority.
1:07:34 But I don’t think it’s all authority.
1:07:37 I think a lot of it is novelty and they don’t talk about that
1:07:40 ever in the these recaps of the study.
1:07:44 But if you volunteer for that experiment, you’re driving on a campus
1:07:47 you’ve probably not been on going into a building you’ve never been to,
1:07:50 meeting a guy in a lab coat that you’ve never met.
1:07:53 But another guy you’ve never met in a room that you’ve never met,
1:07:56 sat in front of a machine you’ve never seen, reading a quiz
1:07:58 that you’ve never read in your entire life.
1:08:01 All of these things brand new.
1:08:05 The number one thing that generates focus in the mammalian brain.
1:08:10 This is dog, you name it, is novelty.
1:08:14 So our ancestors, they’re walking past a bush every day of their life.
1:08:20 And one day, sun’s about to set and a stick snaps behind that bush.
1:08:24 That’s novelty, that’s an unexpected piece of information.
1:08:26 A new information or is it unexpected?
1:08:29 Yeah, what’s your definition of novelty here?
1:08:33 Novelty is my brain is expecting certain things to happen.
1:08:36 I’m going to walk past this bush, just like I’ve done before.
1:08:39 I have kind of a script for running things and something happens
1:08:43 that breaks that script of what I am predicting about the world.
1:08:45 That makes sense. Yeah.
1:08:47 Any kind of novelty generates focus.
1:08:52 So the four things that we can manipulate inside of a human brain
1:08:55 spells out the word fate.
1:09:00 So the four ways to manipulate or influence a mammal.
1:09:06 And this is human, dog, you name it, is through focus,
1:09:10 authority, tribe and emotion.
1:09:14 Those are the four things that a dog can feel.
1:09:17 If you’re looking at a dog training video, you’re watching
1:09:23 let’s say you’re binge watching three seasons of Dog Whisperer with Cesar Milan.
1:09:28 You’re seeing him redirect focus, establish authority, show contact with the tribe
1:09:31 and praise the dog when the dog’s doing well.
1:09:33 Focus, authority, tribe and emotion.
1:09:35 That’s how we train animals.
1:09:39 It’s also how an infomercial gets you to buy something.
1:09:41 They grab your focus.
1:09:46 They show you, here’s a million people who’ve already bought it so far.
1:09:48 And they all have these five star reviews.
1:09:49 Everybody in your neighborhood is doing it.
1:09:51 Or all these people across the United States are doing it.
1:09:53 They’re getting success.
1:09:55 And all of their friends love them because of that success.
1:09:58 Now we get emotion and they show it visually.
1:10:00 They don’t just say it.
1:10:03 They’re showing those visual images to show the mammal brain,
1:10:06 the focus, authority, tribe and emotion that spells fate.
1:10:09 I was thinking about a lot of like
1:10:13 fizzy drink ads in the some in the sunshine in the summer.
1:10:18 And you see, you know, like the, you hear the sound as they break it open.
1:10:18 There’s people there.
1:10:21 I guess that’s the tribe having a great time.
1:10:25 And I was just struggling with the authority part in that context.
1:10:27 So those ads you see for like a fizzy drink brand.
1:10:32 I think the authority would be the onscreen presence or brand recognition.
1:10:35 OK. Or it could be a celebrity or something.
1:10:38 Yeah. And this is coming from a tribal leader.
1:10:41 Because if our ancestors didn’t listen to a tribal leader,
1:10:44 you don’t live very long.
1:10:46 And you actually talk about how to win an argument.
1:10:48 And when I say win an argument, I don’t really mean an argument.
1:10:52 I mean, more like, you know, me and my girlfriend having a conversation.
1:10:56 Yeah. And I want to get to a good resolution.
1:10:59 What are the things I should definitely not do?
1:11:02 Calling out little points.
1:11:06 That any kind of incorrect information, we wait until the end.
1:11:08 We save it. OK.
1:11:11 So if I hear if I’m in an argument with someone and they’re calling me out
1:11:13 for doing something I clearly didn’t do, I’ll wait.
1:11:19 I want to wait because they get diffused now that we want them to get that out first.
1:11:24 But right away, as soon as possible in any argument like this,
1:11:29 I want to establish, like, do we have a similar common ground?
1:11:32 Do we have what common ground do we share?
1:11:34 And do we want a similar outcome?
1:11:37 And I might even ask that question like really quick.
1:11:40 Do we both want the same thing from from this discussion?
1:11:43 I would never call it an argument.
1:11:46 So one the moment that we redirect on.
1:11:50 This is the outcome I want, instead of I need to win an argument,
1:11:54 because when we’re in a fight, we tend to think I intellectually
1:11:58 need to conquer this conversation and I need to be right.
1:12:01 And if I can be right, that means I was right.
1:12:05 Not winning an argument doesn’t mean you’re right before or right after.
1:12:09 But it’s like, what is the ideal outcome for both of us?
1:12:11 And I would stop in a business negotiation or whatever.
1:12:13 What’s ideal for both of us?
1:12:15 We both want this same thing.
1:12:18 And the ideal outcome for you is this.
1:12:19 The ideal outcome for me is this.
1:12:21 And I think there’s some middle ground here.
1:12:24 And that would be the same thing in a relationship.
1:12:28 If anything started spinning out of control, the first thing I’m going to think is
1:12:32 I’m going to hear what’s not being said.
1:12:39 So if my wife was saying, you don’t even need to call me.
1:12:40 You don’t call me anyway.
1:12:42 When you’re on these business trips, I never get phone calls.
1:12:47 Do you think she is worried that her phone isn’t ringing or she’s worried
1:12:50 that she’s not being appreciated and not feeling loved?
1:12:56 So men especially will tend to say,
1:12:58 well, let’s let’s open these facts really quick.
1:12:59 Pull your phone out.
1:13:01 I’m going to show you some missed calls right now.
1:13:02 It’s not about the calls.
1:13:05 I need to hear what’s underneath the statements that someone is saying.
1:13:10 You need to hear between the lines, just like a behavior profiler.
1:13:14 So what is the what’s the emotion that’s starting here?
1:13:15 Is it anger?
1:13:16 Is it loneliness?
1:13:18 Is it feeling unappreciated?
1:13:22 I need to understand what the emotion is behind what someone’s saying and address
1:13:28 that and never address exactly what people are saying to try to win an argument.
1:13:34 I just posted a video on YouTube three days ago of it was called the narcissist
1:13:39 off switch and it was how to disarm any narcissist.
1:13:42 And there were these very specific methods.
1:13:47 But the biggest method of all was to always think
1:13:50 about what they are using to get out of you.
1:13:56 So if I’m in an argument, is someone using fear, obligation or guilt?
1:13:59 And that acronym spells fog.
1:14:03 So am I going to get in trouble or can I recognize when somebody
1:14:05 is using fear, obligation and guilt?
1:14:09 And if someone is doing any of those things, I want to call it out
1:14:12 in a nonconfrontational way.
1:14:17 So let’s say you give me some line about like, if you don’t do this,
1:14:20 I’m going to have to work 19 hours next week.
1:14:23 So it’s never about the hours and it’s now it’s guilt, right?
1:14:28 I could say, Stephen, it maybe you didn’t mean to.
1:14:33 But it sounded like you wanted me to feel guilty about me working next week.
1:14:35 And I know that you’re a good person.
1:14:36 I don’t think you meant it that way.
1:14:42 So I will absolutely call out any fear, obligation or guilt always.
1:14:45 But I’ll call it out in a way that says maybe you didn’t mean this.
1:14:48 But it sounded like this is what you were saying right here.
1:14:52 And I always want to use that word where it’s nonconfrontational
1:14:55 and I want to give them an out.
1:14:58 So in interrogation training, we always call this the golden bridge
1:15:02 in the art of war, they say, give your opponent a golden bridge
1:15:07 on which they can retreat so they can retreat across this golden bridge
1:15:10 and trap them in a corner. Yeah.
1:15:12 So we give them an out. That’s beautiful.
1:15:13 So maybe you didn’t mean this.
1:15:16 And I always want to think about going back to that.
1:15:21 What is the hidden feeling or fear that’s behind what they’re saying?
1:15:22 They’re scared of something.
1:15:24 They’re scared of losing a deal.
1:15:25 They’re scared of losing money.
1:15:28 They’re scared of looking a certain way.
1:15:30 They’re scared of what the people in the room are going to think.
1:15:33 So where is the hidden fear in someone’s argument?
1:15:38 Anytime you’re in an argument, there is a level of concealed fear.
1:15:41 And just 30, 40 seconds, you can find that.
1:15:44 And a lot of people teach this as a tactic,
1:15:48 but just stopping and looking at a person
1:15:52 after they do that in an argument is so incredibly powerful.
1:15:54 Just stopping and looking at them.
1:15:57 Yeah. So, like, say, you made that statement to me about,
1:15:59 I’m going to have to work 19 hours next week.
1:16:05 The moment that I stop, it lessens the power of that statement
1:16:08 because I’m not stopping as a tactic.
1:16:11 I’m choosing to stop because I want to process what you were saying.
1:16:17 And that helps people to do that because it feels less awkward as if I’m doing a tactic.
1:16:18 I’m doing that thing.
1:16:22 But I’m just pausing because I’m going to actually reflect on what you just said.
1:16:24 And I’m going to use that time for just a minute.
1:16:25 I might look away.
1:16:27 I might, as soon as you’re done talking, I might say.
1:16:37 And I might just take a moment and say, Stephen, it’s maybe I heard this wrong
1:16:39 and go right into that.
1:16:42 So that long pause is so effective in conversation,
1:16:45 especially when it’s meaningful and it’s not a tactic.
1:16:48 What is the most important thing we haven’t talked about that we should have?
1:16:52 Especially as it relates to what most people ask you about and they’re most interested in.
1:16:56 Well, what is one thing that no one’s ever asked you on a podcast?
1:16:58 What is one thing no one’s ever asked me?
1:16:59 Yeah.
1:17:01 People don’t really ask me stuff.
1:17:03 Well, who are you and what is your mission?
1:17:06 Oh, you’re doing something on me.
1:17:09 I’m not doing something unless you were doing something to me.
1:17:12 I would love to know.
1:17:16 And why don’t you answer that and I’ll break down the hidden statements
1:17:18 that you’re going to reveal about your personality.
1:17:21 Uh, who am I?
1:17:26 I’m a podcaster.
1:17:28 I’m an entrepreneur, I’m an investor.
1:17:29 I’m a boyfriend.
1:17:32 And what’s my mission?
1:17:39 It’s to pursue my potential and to follow my curiosity and to see what happens.
1:17:41 All right.
1:17:42 Yeah.
1:17:45 So that’s a great answer.
1:17:48 But you went deeply into who you are as a person.
1:17:51 So the first thing you did is look up into your right.
1:17:51 Yeah.
1:17:53 Then you looked up into your left, then up into the center.
1:17:56 So that, when your eyes are moving in multiple directions,
1:17:58 it’s called a transderivational search.
1:18:02 So I’m looking in different file cabinets that are inside of my head.
1:18:03 Yeah.
1:18:06 And then you talked about some of the labels that you wore.
1:18:07 Yeah.
1:18:10 And podcaster was first, but you mentioned boyfriend.
1:18:12 So I know what’s important to you.
1:18:14 So like the podcast, you don’t say I’m a TV star,
1:18:19 but most people would identify you as a TV star, but it wasn’t important to you.
1:18:21 Yeah, it’s not important to me.
1:18:22 Right.
1:18:24 So you could hear what’s important to people.
1:18:24 Interesting.
1:18:28 And then the mission was not about other people.
1:18:31 It was about like, how can I make myself better?
1:18:34 You may be doing that to enrich other people’s lives,
1:18:40 but you didn’t say, I have a podcast so I can benefit 10 million.
1:18:41 Are you about to hit 10 million?
1:18:45 Yeah, it’s interesting because I actually, my brain, like,
1:18:47 it was right there to say that.
1:18:51 And then I thought it’s just not the nature of the truth.
1:18:54 Like the truth is I started this in my bedroom.
1:18:56 And I always think about the fact that when I did it for three years,
1:18:58 no one was listening.
1:19:01 So my mission when I was doing it was genuinely because I really loved it.
1:19:02 Yeah.
1:19:04 It wasn’t like I’m going to change the world.
1:19:07 And it’s so tempting sometimes to like add that on, like I want to change the world.
1:19:12 And I just don’t believe I don’t believe that’s why most people start things
1:19:13 and continue when no one’s listening.
1:19:14 Yeah.
1:19:16 I think it’s it’s usually something more selfish.
1:19:18 That makes sense.
1:19:18 Yeah.
1:19:22 You started something and you were passionate about the thing itself.
1:19:22 I enjoyed the thing.
1:19:23 Yeah.
1:19:23 Yeah.
1:19:24 Yeah.
1:19:26 I love that.
1:19:28 That was a elicitation.
1:19:29 Oh, OK.
1:19:31 That what you just did then?
1:19:31 Well, three.
1:19:33 I think I did three layers.
1:19:33 OK.
1:19:36 But it’s very, very genuine.
1:19:40 And a lot of people get to the subscriber thing.
1:19:43 I’m I think I’ll hit a million in a week or two,
1:19:44 which is a huge milestone for me.
1:19:46 I never thought I would have a million.
1:19:50 But it was never important on your main channel,
1:19:53 on the behavior panel.
1:19:56 That’s me and three other behavior profilers.
1:19:57 Ah, yes, that’s incredible.
1:19:58 Yeah, it’s amazing.
1:19:59 And we station.
1:20:00 That was elicitation.
1:20:02 Good job.
1:20:08 So we just record zooms.
1:20:09 Don’t edit them at all.
1:20:09 I’ve seen it.
1:20:12 I was just trying to elicit.
1:20:13 So sloppy.
1:20:17 So you were sorry, you were doing like a read of me.
1:20:18 You said I said podcaster.
1:20:20 I said entrepreneur, I said investor.
1:20:22 And then I said, I do it to like, I think I said.
1:20:25 So your goals.
1:20:26 Curiosity.
1:20:27 And then I was the other one.
1:20:29 It was like, it was about my potential.
1:20:30 That’s what I think about a lot,
1:20:33 like pushing my potential and following my curiosity.
1:20:34 Yeah, I see what happens.
1:20:37 So potential curiosity.
1:20:38 What would I see there?
1:20:39 So I’m a podcaster.
1:20:40 I did this for passion.
1:20:42 I want I want to fulfill my potential.
1:20:45 Am I saying I’m not seeing acceptance.
1:20:49 I’m not seeing that you need approval from me to do anything.
1:20:52 So it’s about your personal level of significance.
1:20:56 Like, do I make a difference, but not to other people.
1:20:58 But you still want people to acknowledge
1:21:00 that you are reaching your potential.
1:21:02 You are doing what you say you’re going to do.
1:21:03 You relying on your girlfriend.
1:21:05 So we’re talking about a little bit of a group.
1:21:09 But all of what you’re saying is about significance.
1:21:11 So when I say like, you make a tremendous difference
1:21:14 in people’s lives and you’re really enriching other people,
1:21:16 you’re doing exactly what you’re born to do.
1:21:23 It hits harder than if I said, lots of people appreciate you.
1:21:26 And you’re in so many great social circles
1:21:29 and you’re like the center of attention in room.
1:21:32 Yeah, see that little grimace.
1:21:35 Yeah, but other people who are like the more
1:21:37 approval group focused people.
1:21:39 When I say like, I can tell like, you’re the center
1:21:42 of all your groups of friends and everybody comes to you for advice.
1:21:44 You seem like one of those people,
1:21:46 which is an elicitation statement by itself as well.
1:21:51 So you can tell that if I used anything
1:21:54 that didn’t fit your psychology, it feels weird.
1:21:57 Yeah. And if a salesperson is doing that,
1:22:01 they do it by accident and they say, oh, this is a numbers game
1:22:05 because I don’t I use this script that I have.
1:22:09 I kind of follow the script pretty loosely and I close of 41 percent
1:22:12 or whatever it is in reality.
1:22:17 If you changed how you communicate based on the sub parts of that person’s
1:22:22 psychology, which are on public display, they’re private thoughts,
1:22:23 but they’re very public.
1:22:25 If you know how to listen to what people are saying
1:22:28 and understand what people are saying, you can put that out.
1:22:31 And it changes how you speak, it changes how you communicate,
1:22:35 how you close a sale, how you get somebody to do something.
1:22:38 Everything changes the moment you’re able to profile a human being
1:22:40 and understand who they are a little bit deeper.
1:22:43 And if you know the needs, if I know your.
1:22:46 Need is significance.
1:22:50 I automatically know what one of your fears and some of your biggest fears
1:22:54 are feeling insignificant, feeling like you could have made a difference,
1:22:55 but you didn’t make any difference.
1:22:57 Like you didn’t leave any footprint in the world.
1:23:00 Like you didn’t fulfill what you meant what you wanted to.
1:23:06 And any need that I can identify automatically reveals some fears.
1:23:11 And if I understand fears, I can also lead behavior that way as well.
1:23:18 I was thinking through the context of being like a CEO or manager of teams.
1:23:23 This is I guess this is why it’s so important to know the different types
1:23:25 of people you have in your teams.
1:23:28 And also I used to work on phones doing tele-sales.
1:23:30 And who did?
1:23:35 Yes, for many years, I when I was 16, I worked at Everest in Plymouth,
1:23:38 which was windows and doors and conservatories and artificial grass.
1:23:41 And then when I went to Manchester when I was a little bit older
1:23:46 for university before dropping out, I worked at Swinton car insurance.
1:23:48 I worked at a bunch of places.
1:23:52 I worked at Fusion Studios selling like photography vouchers.
1:23:56 I did Facebook ad sales on the phone back in the day.
1:23:59 Lots of lots of tele-sales experience.
1:24:01 And I was just wondering, because in those moments,
1:24:05 you call someone out of the blue or they call you asking for car insurance
1:24:09 and you don’t have a big window of time necessarily to figure out
1:24:11 what kind of person they are. Not at all.
1:24:12 So how’d you go about?
1:24:14 Then you go back to the fate model.
1:24:17 So one of the sales teams I recently trained.
1:24:21 And I’m not on a confidentiality agreement.
1:24:24 But one of the things when they call people up out of the blue
1:24:29 is they pretend like their dog just knocked a drink over on their computer.
1:24:32 Right as that person answers the phone and they’re like, oh, my God,
1:24:34 I’m so sorry, hold on one second.
1:24:36 And they’re cleaning this up and they’re explaining like,
1:24:39 we just got this new dog and she knocked this coffee over.
1:24:40 I’m really sorry.
1:24:42 The person doesn’t even know who they are yet.
1:24:48 But it’s so novel and interesting that they stay on the phone 70 percent longer
1:24:51 just because of the spilled coffee and the person saying, I’m so sorry.
1:24:53 This is embarrassing.
1:24:55 Making this admission of I’m a little bit embarrassed on the phone.
1:25:00 They stay on the phone longer because novelty captured that mammalian focus.
1:25:02 Interesting.
1:25:04 And then if they’re on the phone a little bit longer,
1:25:07 you can get to know them a little bit better and understand what kind of person
1:25:11 they are and better adjust to make sense.
1:25:13 And then when you’re saying, I’m so sorry, this is really embarrassing.
1:25:16 Other person, most people are going to be like, no, it’s fine.
1:25:18 It’s fine. I don’t even know who you are.
1:25:22 We haven’t even got to know each other yet.
1:25:24 Is there something that you see most frequent
1:25:27 and that’s deficient in sales pitches when you’re training salespeople?
1:25:30 Is there like one particular thing that’s typically most deficient
1:25:32 that they’re not doing?
1:25:36 There’s a few, but slowness is a big one.
1:25:42 Authority is lacking in confidence in what that person is selling
1:25:46 and going off of a script.
1:25:47 And this is the biggest one.
1:25:51 Any kind of script automatically tells our brain.
1:25:54 So, like, when’s the last time you got it?
1:25:57 You get telemarketer calls to your phone every once in a while.
1:25:58 Once in a while. Yeah.
1:26:01 I do, too. And I’ll answer it.
1:26:05 And the moment that it sounds like somebody going, oh, hi, Mr. Hughes.
1:26:08 This is blank from blank company.
1:26:12 My brain knows what a sales call sounds like
1:26:15 and instantly checks out of the conversation instantaneously.
1:26:19 Even if I didn’t want to do it, my brain’s already starting to shut
1:26:24 this guy out of my life because it sounds like everything else I’ve ever heard.
1:26:27 So since our brain is so good at making apps,
1:26:31 I know because of just knowing neuroscience.
1:26:35 If I’m calling and I sound like a salesperson
1:26:38 or I sound like something you’ve heard before, you’re done.
1:26:40 You’re going to get off the phone as fast as possible.
1:26:44 If something happens that makes you think, whoa, this is different.
1:26:46 Your brain is going to pay more attention.
1:26:49 And I don’t mean knocking a Starbucks over across your laptop.
1:26:52 I mean, how can I make my sales calls
1:26:56 not sound like every other call that exists?
1:27:00 I was victim of a phone call that was clearly listening to your work
1:27:02 because the guy called me and said,
1:27:08 hi, this is a sales call and you can hang up now if you’re not interested.
1:27:11 But if you are willing to hear me out, I just want 30 seconds.
1:27:15 And the fact that they offered me the opportunity to hang up,
1:27:18 I just for some reason appreciated it and I gave them the time.
1:27:20 And I remember I was like really busy.
1:27:22 I was on my way to a podcast recording
1:27:23 and just the fact that you can hang up now.
1:27:25 This just going to be honest, this is a sales call.
1:27:26 Yeah, he gave you autonomy.
1:27:30 So I was like, OK, what are you selling?
1:27:33 That he told me about some social media software or whatever.
1:27:35 But I just thought it was really smart because you’re right.
1:27:38 Within seconds, I’m trying to figure out if this is like all the others.
1:27:40 Yeah.
1:27:42 And I guess we can do the same in our emails.
1:27:48 In fact, the CEO and COO of my media company that I hired sent me an email
1:27:51 and the first line of the email, they didn’t even,
1:27:53 she’s listening now, Christiana and Georgie.
1:27:55 They didn’t even like introduce themselves.
1:28:02 They said, like straight to the point, no habituation filter.
1:28:04 And it’s interesting.
1:28:05 It’s an interesting opener line
1:28:08 because the word habituation filter is something I talk about my book.
1:28:11 So they’re kind of like tickled my ego a little bit as well, I think,
1:28:13 because it says I’ve read your book.
1:28:14 Yeah.
1:28:16 And they went straight to the point it took me off guard.
1:28:19 And got even more focus.
1:28:20 Of course, yeah, they have the job now.
1:28:20 They work here.
1:28:23 So and even the subject line was like,
1:28:26 Oh, that was their introduction email to you.
1:28:27 Yeah, that was the first ever email.
1:28:28 Yeah, that’s brilliant.
1:28:31 Because I don’t think people will realize this unless you’ve been in a
1:28:35 situation where you’re like working in recruitment, looking at thousands of emails.
1:28:39 But we, when I was used to really run the recruitment inbox
1:28:43 because I’m just obsessed with the recruitment, we have 35,000 emails in there.
1:28:46 And I’m going through there at speed.
1:28:53 And I’m looking for what I would call exclusionary factors and inclusionary factors.
1:28:56 What I mean by that is factors to immediately exclude this email.
1:28:57 Yeah.
1:29:01 And factors to immediately include this email within three seconds.
1:29:02 To read later.
1:29:06 To read later, like star and to read later, or just to give it another 10 seconds.
1:29:09 And the exclusionary factors, they’re all just surface things
1:29:12 that you typically get from people who typically do a certain thing.
1:29:16 And that’s, I mean, that’s also why I think about marketing newsletters.
1:29:21 If the newsletter looks designed, the studies show the open rate, the
1:29:24 retention rate, the click through rate is significantly worse.
1:29:28 If it’s a beautifully designed email, because people see it as a sales email.
1:29:31 The emails you get every day that are important are not designed.
1:29:31 Yeah.
1:29:37 And so we, with our newsletter, we again, the email newsletter provider was
1:29:38 saying, Oh, you can use all these templates.
1:29:42 But then we’re like, no, no, if we use a template, no one reads the thing.
1:29:45 Which is again counter-intuitive, but it’s the same psychology, right?
1:29:46 It is.
1:29:51 And like I’ve increased our open rate with emails by not capitalizing
1:29:57 the first word of the subject line, because it looks like it’s overly edited.
1:30:05 And we’ve switched from, here’s a list of 13 ways that we might have failed
1:30:10 in 2013 with this ad campaign or whatever, this marketing campaign.
1:30:14 And I just changed the subject line to this sucked.
1:30:19 And it just, it did so much better because it looks like something
1:30:20 a friend would send you.
1:30:24 It looks like something you’d get from a relative or something.
1:30:27 And that’s the habituation filter at play.
1:30:34 Just trying to phase out things that are not novel.
1:30:35 I think I’ve read it.
1:30:35 I read it.
1:30:38 I was reading studies about habituation and how we just habituate to things.
1:30:43 And I was looking into how that happens in both what we see, but also in what we hear.
1:30:48 So the studies we’re talking about, if you say a word like father, father, father,
1:30:50 father, father, father, father, father, father, eventually it just becomes a
1:30:54 sound in your head because your brain is taken away, cognisive resource.
1:30:57 It’s no longer thinking about the meaning and it’s just hearing this sound.
1:31:01 But then there’s other words that habituate slower, like warning, warning,
1:31:04 warning, warning, warning, warning, warning, warning, because those words
1:31:05 are like emotional.
1:31:07 And anyway.
1:31:09 I think a lot about it in the context of content creation.
1:31:09 Mr.
1:31:15 Beast is the great master of beating your habituation filter.
1:31:19 Like with how he starts his videos, screaming in your face, like 500 people
1:31:21 in that circle, million pounds.
1:31:26 But I think he defeats the habituation filter for a certain type of viewer.
1:31:30 Because I see any video that looks like that.
1:31:32 I’m off within the first second.
1:31:33 I’m done.
1:31:35 Because they all look the same now.
1:31:35 Yeah.
1:31:37 That’s an interesting observation.
1:31:40 So I think the type of viewer is very important.
1:31:44 Cause like during this video, when people are watching this conversation,
1:31:49 you’re not going to have 10 seconds of b-roll of people walking in slow motion
1:31:50 through an airport.
1:31:52 There’s not going to be, you’re not over designing stuff.
1:31:58 And the people who listen to this show are way different than the people
1:31:59 who are watching Mr.
1:32:03 Beast drop a Ferrari onto a mattress and blow it up.
1:32:06 They’re very, very different.
1:32:10 So I think the habituation filters change based on what we consume
1:32:11 and what we appreciate.
1:32:12 Interesting.
1:32:17 Cause we’re all making, we’re all doing sort of quick prejudices about everything.
1:32:19 So shortcuts.
1:32:19 Yeah.
1:32:19 Yeah.
1:32:22 I’m going to develop as many shortcuts as I can to save.
1:32:25 Cognitive load, brainpower.
1:32:30 At my company, Flight Studio, which is part of my bigger company, Flight Group,
1:32:34 we’re constantly looking for ways to build deeper connections with our audiences.
1:32:36 Whether that’s a new show, a product or a project.
1:32:39 It’s why I launched the conversation cards.
1:32:42 I’ve relied on Shopify before, who’s a sponsor of today’s podcast,
1:32:46 and I’ll be using them again for the next big launch, which you’ll hear about soon.
1:32:49 And I use them because of how easy it is to set up an online store
1:32:51 that reaches all of you, no matter where you are in the world.
1:32:56 With Shopify, the usual pain points of launching products online disappear completely.
1:33:00 No matter the size of your business, Shopify has everything
1:33:03 you need to make your business go to the next level and better
1:33:04 connect with your customers all over the world.
1:33:07 To say thank you to all of you for listening to my show.
1:33:10 We’re giving you a trial, which is just one dollar a month.
1:33:15 You can sign up by going to Shopify.com/Bartlet.
1:33:20 That’s Shopify.com/Bartlet or find the link in the description below.
1:33:25 What is the most popular thing people come to you
1:33:27 and talk to you about and ask you that we haven’t talked about today?
1:33:32 I think one of the most common in there is
1:33:36 how can I change my discipline?
1:33:38 That’s the number one thing that I get from people.
1:33:42 How do I level up discipline on this authority checklist?
1:33:47 And getting to a point where they’re modifying their discipline
1:33:49 changes their confidence because I always talk about discipline
1:33:53 as kind of the gateway drug to everything else in authority.
1:33:58 And it’s the gateway to composure for sure.
1:34:02 But getting your discipline modified is one of the fastest
1:34:04 ways to make everything else change.
1:34:08 And how do I fix my discipline if I’m an ill-disciplined person?
1:34:13 Understanding what discipline is is the most critical element.
1:34:16 And I define this differently than most people.
1:34:21 So I define discipline as your ability to prioritize
1:34:27 the needs of your future self ahead of your own present self.
1:34:30 And that’s it. That’s all the discipline is.
1:34:33 I’m prioritizing the needs of future me.
1:34:37 You’re trying to think of the exception.
1:34:39 No, I was thinking of two scenarios.
1:34:42 The scenario one is I go home tonight, right?
1:34:44 Because I go to sleep, I get to bed early.
1:34:46 And there’s this other thing I’m thinking about doing after this,
1:34:47 which is going to the gym.
1:34:49 Yeah. And I’m like, I was just, as you’re saying,
1:34:51 I was thinking both help future me.
1:34:54 Yeah. So I was like, which one is discipline?
1:34:57 I think they would both be disciplined.
1:35:02 OK. So the moment that we start understanding that,
1:35:05 if I could just make decisions that are prioritizing future me,
1:35:08 then we go back to where am I getting my dopamine from?
1:35:16 And I want past tense me to be a source of dopamine for present tense me.
1:35:19 Because most of us look back with regret.
1:35:20 I shouldn’t have drank that much.
1:35:24 I shouldn’t have mouthed off at the family reunion, you know, whatever it is.
1:35:26 I shouldn’t have overslept.
1:35:30 If I can start looking backwards with gratitude,
1:35:35 that’s the fastest way to make discipline, dopamine generating.
1:35:38 So the tricks are to start small.
1:35:42 So like when I go to bed at night, I will pop open the little
1:35:47 Keurig coffee thing and stick the thing in there, put a cup under there.
1:35:48 Everything’s like ready to go.
1:35:51 So when I wake up in the morning, I just go, bam, and everything’s ready.
1:35:53 I’ll get my clothes out.
1:35:55 Everything kind of lined up, ready to put on for the next day.
1:35:59 So I’m lowering the threshold of how much attention I’m spending.
1:36:04 So I’m going to set my life up in every single way that I possibly can,
1:36:06 as if I were a butler for future me.
1:36:12 So when I wake up in the morning, all this stuff set out, my laundry’s laid out,
1:36:14 my checklist for what I need to do for the day.
1:36:18 All the stuff I’ve got to get on a plane is all laid out by the back door.
1:36:21 I can grab it and jump in the car.
1:36:24 Everything that I could possibly do to make my future self go, oh, man,
1:36:27 that’s awesome. And look backwards with gratitude.
1:36:29 I’m going to do it.
1:36:33 I’ll take a hundred dollar bill or maybe a few hundred dollar bills
1:36:38 every spring or summer, and I’ll stick them in the jacket pocket
1:36:40 that I’m not going to use until the winter.
1:36:41 And I’ll forget about it.
1:36:44 And in the winter, I’m looking and now I become a source of dopamine.
1:36:49 Past tense, me is becoming a source of dopamine for present tense, me.
1:36:53 That forces me to look in the future, along with like printing
1:36:57 that old me photo and putting it all over the house.
1:37:01 But everything that I can possibly do to make myself
1:37:05 look backwards with gratitude is what I’m going to start doing.
1:37:07 But you have to start small.
1:37:10 It’s like just going overboard is going to be crazy.
1:37:14 And even writing a little post-it note to yourself
1:37:18 and sticking it in a jacket or a maybe a dress shoe
1:37:20 that you’re not going to wear for a few months.
1:37:23 It means so much to find that.
1:37:26 And it’s it’s from you. It’s not from a loved one.
1:37:27 You did it.
1:37:30 So you’re looking backwards with like, wow, that’s amazing.
1:37:33 So you’re now getting in love and sending gratitude backwards,
1:37:39 which automatically means that what’s going forward is concern and care.
1:37:42 The moment I’m always looking back with gratitude,
1:37:45 the concern is always going forward in the future.
1:37:49 And the concern for present goes away.
1:37:53 And I’m going to I’m going to push that concern to the right out in the future.
1:37:56 People struggle even with the small things, right?
1:38:00 Like getting because it’s funny because I watched a video last night
1:38:05 about a lady that went to YouTube and started her like journey of weight loss
1:38:08 and whatever. And she was very I think she was 400 pounds or something.
1:38:10 And she was trying to get down.
1:38:14 And in the video, you watch some people will know who I’m referring to.
1:38:17 Over the space of a year or two years, she actually just gains weight.
1:38:20 So she gets to I think 500 pounds or something.
1:38:25 And as I was watching it, you’re watching someone who’s saying,
1:38:29 I want to change my life, but then it’s coming on every day
1:38:31 and saying, I’ve just gained three pounds, I’ve just gained another three pounds.
1:38:34 And there’s almost this this like visible dissonance
1:38:37 that you’re observing between this person saying they want to change their life.
1:38:42 But clearly the actions that they’re then taking are like are different to that.
1:38:46 And many people can relate to that feeling of I want to be this person.
1:38:48 I mean, we’re coming up to like for anyone that doesn’t know, we’re recording this
1:38:51 in December, so New Year’s resolutions around the corner.
1:38:54 Everyone’s going to say to themselves who they want to become.
1:38:55 But it’s easier said than done.
1:38:59 I think one seven, eight, eight percent, nine percent of New Year’s resolutions will stick.
1:39:03 Yeah. So is it just a case of starting small?
1:39:06 Or is there any other tricks to discipline that you can offer?
1:39:11 It’s starting small and realizing that all of our lives are about habits,
1:39:15 not goals, but what are the habits that make my goal a byproduct?
1:39:18 Everything is about byproducts in your whole life, whether you know it or not.
1:39:22 So instead of setting goals, set like the byproduct.
1:39:24 What are the byproducts I want to have for this year?
1:39:27 And then what are the habits that make that up?
1:39:33 So what the big mistake most people make is they see somebody like you.
1:39:35 You go to the gym very often.
1:39:38 You probably eat really clean.
1:39:42 I know you don’t drink alcohol because I brought you a flask and gave it to your team.
1:39:43 But.
1:39:45 Boss, they took it.
1:39:45 They did.
1:39:46 Right.
1:39:51 So somebody who doesn’t live a very disciplined life would look at you
1:39:53 and say, God, I want to be like Stephen.
1:39:55 He’s got all this discipline is going to the gym.
1:39:58 But they don’t understand that you go into the gym, isn’t discipline.
1:39:59 It’s a habit.
1:40:03 So you’re not like forcing yourself to go do something.
1:40:05 You’re doing something that’s a habit for you.
1:40:08 The discipline only is necessary.
1:40:12 You only need like a teaspoon of it at the very beginning to get this habit started.
1:40:16 So start micro habits first and then bigger habits.
1:40:20 So the discipline is not something that you should be seeing.
1:40:23 If you’re seeing someone eat healthy and go to the gym, do all the stuff you want to do.
1:40:29 Those are habits and that person, you’re you’re not seeing a discipline at work right there.
1:40:31 You’re seeing a habit.
1:40:33 The discipline was just at the beginning.
1:40:37 And I think if more people knew that, that you’re just exercising
1:40:41 a little discipline at the very beginning and then it’s just that’s just what you do.
1:40:45 It’s like somebody who sees someone brushing their teeth every day.
1:40:48 Like, wow, that’s so much discipline.
1:40:49 It’s just what we do.
1:40:51 It’s a habit.
1:40:52 There’s an interesting part of this.
1:40:57 Like habit equation, you could say, or like discipline equation, which is.
1:40:59 The Y part.
1:41:03 Which is like, why does this matter to you?
1:41:07 And is it important to get really clear on why this thing matters to you,
1:41:11 whether it’s the gym or like, because when I was playing
1:41:13 around with this discipline equation idea for my last book
1:41:17 and the kind of conclusion I landed at was that to be disciplined,
1:41:21 you have to understand the reason why something matters to you.
1:41:22 You can say that in other words.
1:41:29 Plus the psychological reinforcement you get from the pursuit of the thing
1:41:35 minus the, you could say, the psychological or perceived cost of the pursuit of the thing.
1:41:40 So in the context of brushing your teeth, I think I know why it matters, right?
1:41:42 Because if I don’t, then I have to go to the dentist.
1:41:43 My teeth fall out.
1:41:44 I look ugly, whatever it might be.
1:41:44 Yeah.
1:41:47 The, is it rewarding and fun to do?
1:41:48 No, not really.
1:41:51 And minus the cost of the pursuit.
1:41:52 It takes two minutes.
1:41:53 It’s not that bad.
1:41:59 But when that nets out, the Y is stronger, thankfully on net than the cost.
1:42:00 So the behavior happens.
1:42:00 Yeah.
1:42:03 But the key part of this equation here is the Y part.
1:42:07 Like it’s not the key part, but it’s the central part is the Y part.
1:42:08 Why does the thing matter to you?
1:42:09 Yeah.
1:42:12 And, and how much Y?
1:42:14 Like how big is the Y?
1:42:15 Yeah.
1:42:22 Because if, if the Y is, I need enjoyment in the present moment, then no other Y will
1:42:25 be bigger, no discipline Y will ever be larger.
1:42:30 The only Y will be, why am I eating these Cheetos right now?
1:42:34 Or why am I drinking 20 beers every night?
1:42:36 Because that’s the only Y.
1:42:43 So I think once the Y starts edging its way into the future, that’s, that’s the
1:42:49 moment where you break the discipline spiral and you get out of that because
1:42:52 your Ys are extending into time that hasn’t happened yet.
1:42:55 Does that equation stack up for you saying this?
1:42:59 I like it a lot because I’ve been trying, I’ve been saying it.
1:43:00 I wrote about this in my book.
1:43:05 The whole idea is Y plus like, you could say reinforcement minus you could say
1:43:06 cost just to simplify it.
1:43:07 Yeah.
1:43:09 But is there anything missing from this equation?
1:43:11 Do you think, is there anything?
1:43:14 I said it to Simon Sinek and he went, let’s try it out.
1:43:17 And he talked to me about taking his bin out in the morning.
1:43:19 Like taking the bin out for like the bin men.
1:43:24 And it kind of holds up because he’s, so the Y is if I don’t take the bin out, then
1:43:26 I’m going to get fined and my bin isn’t going to overflow.
1:43:27 Pretty strong motivator.
1:43:28 Yeah.
1:43:29 The reinforcement, there’s no reinforcement.
1:43:31 Getting out of bed at seven AM to take your bin out, it’s not nice.
1:43:32 Yeah.
1:43:35 The cost is also significant getting out of bed.
1:43:41 But the Y still, so it’s Y plus, you could say like Y plus the psychological
1:43:43 reinforcement from the pursuit of doing it.
1:43:46 So DJing, really fun for me.
1:43:51 I would say there’s, it would be divided by the cost of inaction.
1:43:57 The cost of inaction would, would either add to it, but it’s always going to be
1:44:01 your perception of the Y, your perception of the cost and your perception of the
1:44:02 cost of inaction.
1:44:07 And all of that is going to be about, can I use, can I leverage my focus, the
1:44:09 mammalian brain’s focus?
1:44:14 Can I leverage authority over myself in some way over that mammalian part of my
1:44:18 brain, force myself out of bed, force these habits to start developing.
1:44:21 And then tribe are my friends involved.
1:44:23 Have I made a public agreement about something?
1:44:28 And then the emotion, which I think would be the Y and like that’s the
1:44:35 emotional driver that animal can understand you visualizing yourself better.
1:44:40 Like looking with a six pack or whatever it is, but printing it on a vision board.
1:44:42 This is why I think vision boards are so important.
1:44:47 Not because we’re manifesting something out of the universe.
1:44:53 Maybe it is, but we’re definitely showing something that a dog can understand.
1:44:57 It’s imagery and dog, dog can understand images.
1:45:02 So we’re routinely exposing ourselves to these vision boards on a very regular
1:45:03 basis.
1:45:09 And if you follow the brainwashing formula, which is focus, emotion, agitation and
1:45:10 repetition, it spells fear.
1:45:16 And that is the best way to brainwash yourself to form these new habits and goals.
1:45:18 So how can I get myself to focus?
1:45:24 How can I build the emotion, which is the Y recurring emotion, not just one at the
1:45:27 very beginning, how can I continue to make it emotional?
1:45:30 Or maybe I can make the cost of inaction emotional.
1:45:35 They’re making by the app that makes me look fat or one of those things.
1:45:41 And then agitation is if I’m waking up habituation, which you just talked about,
1:45:45 if I’m waking up with the same house every day that I’ve been fat in, let’s say I
1:45:49 wanted to lose weight or whatever, the same house every day that I’ve lived X way in.
1:45:53 I’m seeing the same hallway, same rug, same couch, everything looks the same.
1:45:55 My brain says, Oh, I’m here.
1:45:57 I’m going to follow that script.
1:46:00 Because our brain writes scripts for us to save us time.
1:46:06 So agitation means I’m going to disrupt my environment so much.
1:46:11 And so often that my brain has no chance to default to an older script.
1:46:15 So I have clients that repaint their house, they rearrange their furniture, they
1:46:19 change up their wardrobe a whole lot, they get a completely new haircut.
1:46:21 So they’re not even looking at the same person in the mirror anymore.
1:46:24 They do everything you can to disrupt that rhythm.
1:46:30 It’s exactly what we would do with a detainee if we were trying to brainwash
1:46:34 someone who is in an intelligence interrogation.
1:46:37 So I’m disrupting environment like crazy.
1:46:39 And what would we do with a dog?
1:46:42 Are we going to let it do everything it’s always done?
1:46:43 We’re going to change that environment.
1:46:46 We’re going to change the behavior, change the lease, change the collar.
1:46:49 So it’s not, not everything exactly the same.
1:46:51 And then repetition.
1:46:54 Repetition, which is just repeating the same thing over and over.
1:46:59 So like if even just coming to the vision board, uh, the last client, I had, I
1:47:03 had him go to Best Buy and get a 70 inch TV and then get one of those cheap
1:47:10 tablets, those 300, $200 tablets and just duct tape it to the back of the TV and
1:47:13 put his vision point, vision board on that thing.
1:47:19 It’s like 900 slides of just nonstop photos, but it runs 24 hours a day in his
1:47:24 office, even if he’s not there, he walks in the morning, it’s on nonstop repetition.
1:47:28 Cause him having to turn it off at night means he’s got another point of discipline.
1:47:31 I’ve got to turn that TV on, start that little PowerPoint thing.
1:47:35 Um, but that’s nonstop and it’s just nonstop exposure.
1:47:40 So can I generate focus and that’s a lot of focus on, on the goals.
1:47:42 Then there’s emotion.
1:47:46 You’re, you’re seeing all of that agitation, which is disrupting my life
1:47:50 patterns and repetition, which is just over and over and over.
1:47:52 How can I re expose you to the same stimuli?
1:47:54 I re expose myself to the same stimuli.
1:47:56 Interesting.
1:47:59 So I should keep a vision board.
1:48:05 I, I think always think with your goals, like how would I show these goals to my dog?
1:48:10 How would I show these goals to my dog?
1:48:15 And how would I let my dog know shit’s going to change around here?
1:48:16 I’m going to move stuff around.
1:48:18 I’m going to make everything different.
1:48:19 I’d move his bed.
1:48:25 Um, is there anything else that we haven’t covered yet in terms of your work here?
1:48:27 That is important for us to know.
1:48:32 I will give anybody listening one big piece of advice that I’ve passed down
1:48:37 to my kids and maybe just make this a final piece of advice is if you are
1:48:43 exposed to a product that can’t tell you the problem that they’re solving, you
1:48:46 need to be terrified, absolutely terrified.
1:48:53 So like if I look at DoorDash or Uber Eats, they get food to me faster.
1:48:55 I don’t have to leave my house.
1:48:56 I don’t have to do anything.
1:49:01 I can continue writing my book or doing something on my computer and the food
1:49:02 just shows up.
1:49:05 They tell you the problem that they’re solving, right?
1:49:06 Look at Amazon.
1:49:10 They can tell you all the problems they’re solving, but you look at something
1:49:12 like Apple vision pro.
1:49:15 They can’t tell you.
1:49:18 You will never see it.
1:49:20 You see all the problems that a MacBook solves.
1:49:23 This, this camera does all this, does all these things.
1:49:25 It helps you get this done faster.
1:49:32 When you look at Facebook meta, these AR goggles, none of them will ever
1:49:35 tell you the problems that they’re trying to solve because it’s loneliness.
1:49:41 And people needing to anesthetize themselves from being in their own life.
1:49:49 And we are in a loneliness epidemic right now in the midst of all this.
1:49:52 We’ve never been more connected, but we’ve never had more loneliness
1:49:53 than is in the world right now.
1:50:00 So, and there’s so many products that are out there that are, that seem great,
1:50:05 but they can’t articulate what they’re really solving.
1:50:10 And it’s usually loneliness, boredom, or a need to anesthetize myself.
1:50:12 So I don’t have to think about my life.
1:50:13 I don’t have to be in my life.
1:50:18 And that should be one thing.
1:50:23 If I could just program into everyone’s head, be so, I did this to my kids.
1:50:30 Just be so, so scared and so cautious when I see a product or an app or anything
1:50:33 that’s not openly advertising the problem that they’re solving.
1:50:36 I mean, there’s a lot of entertainment apps, right?
1:50:39 At the moment for young kids and social networks.
1:50:39 Fine for boredom.
1:50:41 Is boredom a problem?
1:50:45 It might be, but cause I’m trying to distinguish between like,
1:50:47 is TikTok solving a problem for a young kid?
1:50:48 Right.
1:50:51 So that might be solving loneliness instead of boredom.
1:50:56 And I think TikTok does not talk about solving any problem.
1:50:58 It’s like a casino, isn’t it?
1:50:59 For the dopamine.
1:51:01 Yeah, it’s so bad.
1:51:05 And they use some, they use a hypnosis technique, not just TikTok.
1:51:10 This is everybody called Fractionation, which is where you bring somebody up.
1:51:14 And like, so like, you’ll see one of those videos of a grandpa holding his
1:51:18 grandbaby, you know, like that, that makes you almost cry.
1:51:21 Have you ever cried just watching like a 60 second Instagram reel?
1:51:23 Yeah, I have to, man.
1:51:24 And I feel stupid.
1:51:27 I’m by myself watching a 60 second video.
1:51:32 But like, they’ll pull you down into that, then they’ll, they’ll punch you
1:51:36 back up like two videos later and you’ll start to notice this.
1:51:39 Two videos later, it’ll be a riot.
1:51:45 Someone robbing a store, fistfight, a car going way too fast, flipping
1:51:47 off the road, an airplane almost scratching.
1:51:50 So they get you up and down and up and down.
1:51:55 And the more I can do that, this is proven that that ramps up suggestibility.
1:52:00 Dr. Milton Erickson did studies on this in the 1960s.
1:52:06 And that increases your level of suggestibility, like 10 fold.
1:52:09 The more I can get you up and down, up and down.
1:52:13 And what happens after you get like four or five cycles of up and down?
1:52:14 You get an ad.
1:52:20 And it’s so reliable.
1:52:28 And I didn’t realize it was happening until my wife said, why are you buying
1:52:29 shit off Instagram ads?
1:52:30 Like once a week.
1:52:34 And I was working on me.
1:52:37 So I was buying stupid shit that was on Instagram ads.
1:52:40 And then I finally set time limits on those apps.
1:52:43 Set time limits on those apps.
1:52:43 Yes.
1:52:44 Yes.
1:52:48 My wife has the passcode to unlock the whatever it’s called.
1:52:50 Screen time, the iPhone screen time.
1:52:55 But I’m a, I’m a brainwashing expert.
1:53:02 And I am personally terrified of short form social media like that.
1:53:04 And I’m not immune.
1:53:08 And I’m one of the best in the world.
1:53:10 And I am not immune to it.
1:53:15 And I think that should be a stark warning for a lot of people.
1:53:18 What’s the cost though?
1:53:23 What’s the cost of the life in your view of the living this kind of life where,
1:53:28 you know, we go home and we just like burn our brains out with these social
1:53:30 media apps and fry our dopamine receptors.
1:53:32 Is there like a cost?
1:53:35 Yeah, I think the cost is increased loneliness.
1:53:41 And the, these apps, any app that sells ads has two main goals.
1:53:45 Number one, and all advertising shares these two main goals.
1:53:49 Number one, make you compare yourself to other people in unhealthy ways.
1:53:53 Number two, make you think, I am not enough.
1:53:55 And we see that everywhere.
1:53:58 I’m not enough and I’m comparing myself to other people.
1:54:00 And it gets us into an us versus them.
1:54:03 Then it traps you into a corner of confirmation bias.
1:54:08 Whatever you think, I’m going to show you this group of 150 people that agree
1:54:15 with you, no matter how stupid, how radical, how absolutely bizarre your ideas are.
1:54:17 Let me show you all of these people.
1:54:19 And then you start thinking the whole world’s like that.
1:54:26 So really quickly, what happens when we conglomerate people together?
1:54:30 Like, I’m, I’ve only been in New York once in my life, but we’re in New York
1:54:32 right now looking at my hotel.
1:54:36 I was like, struggling to find a piece of nature.
1:54:40 Like, I think I have more trees on my property than they’re in the whole city here.
1:54:46 So on the whole, when you squeeze people together, have you heard of the bystander
1:54:48 effect? I have heard of it, but please.
1:54:53 So they, there’s a very good experiment that was led by Dr.
1:54:56 Phillips and Bardo that they did at Liverpool Street Station.
1:54:57 Oh, in London, in London.
1:55:01 Yeah. So right at Liverpool Street, there’s this, there’s a video on YouTube
1:55:06 and it’s fair use if you want to overlay like an image of what this looks like.
1:55:11 But at Liverpool Street Station, there’s three or four steps to get up to the main.
1:55:14 So from the street, there’s a curve and then there’s three or four steps.
1:55:19 And this woman laid out on the ground, wearing like a normal skirt and top.
1:55:25 And I think 395 people either walked by her or stepped over her.
1:55:28 And then they did it with a guy, and then they did it with a guy.
1:55:30 He’s holding a beer and he’s asking for help.
1:55:35 And they changed all these variables, but it’s happened in New York City before.
1:55:37 There’s a woman named Kitty Genovese in the 60s.
1:55:42 I think just two blocks from here, who was stabbed to death in front of like 55
1:55:47 witnesses, don’t quote me on that number and no one called the police until much,
1:55:51 much later, mostly because everyone thought somebody else would act.
1:55:58 But if I described to you saying, I’ve watched a person get stabbed
1:56:03 and three people just watched and they watched it happen,
1:56:05 would you say that that’s psychopathy?
1:56:06 That’s a psychopath.
1:56:12 So these large cities and stuff and the apps that are messing with
1:56:16 the social part of our brain that makes us think the tribe is way bigger
1:56:21 than our brains are made to handle causes this almost psychopathic behavior.
1:56:27 Which the bystander effect has been proven hundreds of times as an experiment.
1:56:31 Is that because if I’m logging on to social media, I’m becoming desensitized to this kind of thing.
1:56:37 But also, if you live in London, you get quite accustomed to seeing someone that is homeless.
1:56:42 And so in that case of seeing someone rolling on the Floyd Liverpool Street Station,
1:56:46 you might have seen it before, and it might have just been someone who was homeless
1:56:49 or struggling with something, some kind of addiction or something.
1:56:51 So you’ve become somewhat desensitized to it.
1:56:56 Is that so you are getting desensitized to it.
1:57:01 But your brain is made to hold small tribes of a couple hundred people.
1:57:06 And the moment that tribe expands into something your brain can’t imagine,
1:57:11 you are no longer relying on reputation from anyone.
1:57:13 You don’t care what other people are thinking about you.
1:57:16 And the moment that stops,
1:57:21 your brain says, “I don’t have the capacity to worry about everyone that I see.”
1:57:24 So empathy disappears.
1:57:28 Like you walk down these streets here in New York, their empathy is zero for you.
1:57:33 No matter what’s happening, you walk through a country town, it’s like 1,500 people.
1:57:37 The population of the town I live in is 2,200.
1:57:42 And if you get cut on the arm or like you stumbled, four cars will stop.
1:57:44 People get out of their cars to figure out what’s going on.
1:57:47 ‘Cause our brains can handle smaller tribes.
1:57:50 The moment we get flooded with all of these things,
1:57:55 all of these people that we can’t possibly care about everybody, empathy disappears.
1:58:01 The second aspect of this is, if we’re surrounded by environments that our ancestors
1:58:08 would be absolutely scared of and confused by, we start developing problems in our brain.
1:58:12 Depression, loneliness, suicide, through the roof, in life.
1:58:15 Loneliness, suicide, through the roof, in large cities.
1:58:16 Every time.
1:58:17 There’s no exception.
1:58:21 And I think the same thing happens when we put stuff ourselves.
1:58:23 Our ancestors’ cells don’t recognize.
1:58:28 You had the glucose queen on here recently talking about some of this.
1:58:30 We’re putting unnatural stuff into our bodies.
1:58:34 You had a toxicologist on here, I think, talking about this too.
1:58:36 That goes into our bodies.
1:58:38 Our ancestors don’t know what that is.
1:58:39 And our bodies can’t process it.
1:58:41 It turns into disease.
1:58:46 It turns into mental disease when our bodies can’t process everything that’s going on around us.
1:58:51 So in my theory, and this is just my theory,
1:58:56 the further we’re separated from nature, we find disease, mental and physical.
1:58:57 Amen.
1:59:04 We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for
1:59:06 the next guest, not knowing who they’re going to be leaving it for.
1:59:13 The question left for you is, how can we consistently feel and appreciate the blessings in our lives?
1:59:17 And this is interesting because you talked about gratitude earlier on.
1:59:17 Yeah.
1:59:27 I think if mindfulness has become a trope, now it’s just kind of become overused on the internet.
1:59:31 And it’s one of the, I think it’s a superpower.
1:59:37 Just learning present tense mindfulness of just being in this moment.
1:59:44 And I think if you, one of the fastest ways to get good at just enjoying the moment
1:59:50 is to be so self forgiving that it’s almost delusional.
1:59:52 It’s the best advice that I could give somebody.
1:59:55 Be delusionally self forgiving about everything.
1:59:58 What does that mean in reality?
1:59:59 Give me an example.
2:00:03 Most people look back with regret and shame.
2:00:06 I shouldn’t have done that or I should have done that.
2:00:07 I can’t believe I embarrassed myself.
2:00:11 I can’t believe I, you know, did that thing in front of those people.
2:00:19 Get so forgiving of everything that you’ve ever done of yourself that it is like delusional
2:00:21 to the point where it’s just crazy.
2:00:25 And you’re thinking, I shouldn’t forgive myself for that.
2:00:28 You get to a point where everything is fine and it’s just hilarious.
2:00:32 If you get to that point, your ability to stay in the present
2:00:36 and not stuck in the past will 10 X overnight.
2:00:40 Just the ability to be delusionally self forgiving.
2:00:44 How does that keep you out of thinking about the future though?
2:00:49 Because thinking about the future is great, especially once we follow that discipline practice.
2:00:54 And we’re putting concern forward and gratitude backwards.
2:01:00 You wrote a book called phrase seven, which I hear is being turned into a TV series.
2:01:02 Which you’re going to feature in.
2:01:04 As a bartender.
2:01:04 As a bartender.
2:01:06 And this is being released next year?
2:01:07 For 25 seconds.
2:01:08 All right, okay.
2:01:09 Better than nothing.
2:01:11 And this is being released next year?
2:01:12 We’re hopeful.
2:01:13 Yeah.
2:01:16 What’s your, what is the book about phrase seven?
2:01:24 It is a fictional book about mind control, hypnosis, brainwashing,
2:01:28 and how those things are being used on our population.
2:01:31 But also about how you can recognize it.
2:01:34 And even how you can use some of those techniques in your everyday life.
2:01:41 But it’s kind of like a mix between 24 and suits.
2:01:41 Okay.
2:01:42 Yeah.
2:01:42 If you want those suits.
2:01:46 And if I, if I want to learn more about your work and I want to get,
2:01:49 I want to go further into everything that you do.
2:01:50 Where’s the best place for me to go?
2:01:53 Just our homepage, which is NCI.
2:01:57 Which is our Neurocognitive Intelligence, NCI.University.
2:02:00 NCI.University.
2:02:00 Yeah.
2:02:04 And right at the very bottom of that page, I’ll put a link that says CEO.
2:02:07 That has anything that I talked about here as well that people can download.
2:02:10 And this book here, is that available on the website?
2:02:12 The paperback version of that is, yes.
2:02:13 Okay.
2:02:14 The paperback version.
2:02:17 The same, but it’s the same stuff, right?
2:02:17 Yes.
2:02:18 Exactly.
2:02:18 Cool.
2:02:19 Chase, thank you.
2:02:21 It’s so unbelievably fascinating.
2:02:26 I get the impression that I could talk to you probably for 20 hours, maybe.
2:02:28 I feel like this conversation could have been 20 hours long,
2:02:30 because I feel like we’re just scratching the surface.
2:02:33 Because I guess at the end of the day, everything is about humans.
2:02:34 It is.
2:02:38 You know, every, every gold dream problem I have in my life,
2:02:42 it could actually be just distilled down to some kind of human challenge.
2:02:45 With my girlfriend, with, you know, businesses, Iran, etc.
2:02:48 Even with like being a host of a podcast, it’s all human beings.
2:02:50 So that’s why I’m so hungry to learn more.
2:02:54 Because it’s clearly like the singular skill that’s going to unlock all of the things that I care about.
2:02:57 And that’s why as well, like when you talk about some of these studies,
2:03:03 the Milgram study and a bunch of them in school, I was obsessed with these things.
2:03:07 I still remember the studies that, like the Milgram study that they just changed my life
2:03:08 and my thinking in so many ways.
2:03:13 And as I grew up and I became, you know, I did like a call center stuff
2:03:15 and then like business and leadership in our podcast.
2:03:16 It’s all there.
2:03:17 It’s all been human.
2:03:19 It’s all there every step of the way.
2:03:23 It’s been about the same things, even, you know, running businesses now,
2:03:25 the Milgram study or the, when I was in the call center,
2:03:28 the Milgram study was still pertinent or as a podcast host,
2:03:32 the Milgram study is still pertinent because it’s once again, just dealing with humans.
2:03:33 And that’s what you’re helping people to unlock.
2:03:34 So thank you for doing what you do.
2:03:35 Absolutely.
2:03:38 And for the many, you know, you’ve got a lot of raving fans online.
2:03:39 I thank you on behalf of all of them as well.
2:03:41 And if anyone wants to go check out the YouTube channel,
2:03:44 which is really fascinating because I’ve watched you many, many, many,
2:03:47 many times breaking down moments in society and culture.
2:03:53 And looking at those moments through the lens of behavioral factors and body language
2:03:56 and things like that to help you interpret what was going on in that moment.
2:03:58 It’s incredibly illuminating and it’s incredible.
2:04:00 It’s entertainment at the end of the day.
2:04:01 It’s fantastic.
2:04:02 Thank you so much, Chase.
2:04:03 Thanks, Stephen.
2:04:06 When it comes to food, I trust my gut and I trust Zoe,
2:04:09 a business I’m an investor in and today’s sponsor of this podcast.
2:04:11 All the nutritionists I’ve spoken to have highlighted
2:04:14 just how misleading information is out there when it comes to food.
2:04:18 Take healthy halos, the claims you see on packaging that say things like low sugar
2:04:22 and nothing artificial are often a sign of foods to avoid.
2:04:24 Have you ever noticed a health claim on fresh fruit?
2:04:25 You probably get my point.
2:04:28 Understandably, there’s loads of distrust out there.
2:04:31 Who should you turn to for accurate information?
2:04:36 I use Zoe, which is backed by one of the world’s largest microbiome databases
2:04:39 and most scientifically advanced at home gut health tests.
2:04:42 Zoe gives you proven science whenever you need it.
2:04:46 As a Zoe member, you’ll get an at-home test kit and personalized nutrition program
2:04:49 to help you make smarter food choices that support your gut.
2:04:56 To sign up, visit zoe.com and use my code Bartlett10 for 10% off your membership.
2:04:59 That’s zoe.com/Bartlett10.
2:05:16 Trust your gut, trust Zoe.
2:05:25 [Music]
Được rồi, giả sử tôi muốn giảm cân.
Điều đầu tiên là nhận ra rằng cuộc sống của chúng ta đều xoay quanh thói quen, không phải là mục tiêu.
Khía cạnh thứ hai trong điều này là một trong những chiến lược hiệu quả nhất để “tẩy não” bản thân nhằm hình thành những thói quen mới này.
Và đó là…
Chase Hughes là một cựu quân nhân đã trở thành chuyên gia nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực phân tích hành vi và ảnh hưởng con người.
Ông đã đào tạo các đặc vụ mật vụ, lãnh đạo Navy SEAL, giám đốc điều hành và các quan chức chính phủ để làm chủ giao tiếp, phát hiện hành vi và thuyết phục.
Bạn có thể xem xét ba yếu tố mỗi lần để xác định lý do ai đó thành công hoặc thất bại.
Yếu tố đầu tiên là sự tự chủ, nơi chúng ta xem xét sự tự tin, ngôn ngữ cơ thể, kỷ luật và quyền lực.
Và chúng ta biết rằng mọi người có phản ứng rất mạnh mẽ với quyền lực.
Nhưng làm thế nào chúng ta tự thiết lập quyền lực?
Quyền lực được tạo thành từ năm yếu tố, và đó là…
Yếu tố thứ hai là mức độ quan sát của họ.
Và có năm chữ C mà chúng tôi nói đến trong việc profiling hành vi, mà chúng tôi sẽ đi sâu vào.
Nhưng ví dụ yêu thích của tôi và một trong những cách nhanh nhất để đánh giá một con người khác là tần suất nháy mắt của họ.
Nếu tôi bắt đầu thấy tần suất nháy mắt của ai đó tăng lên, tôi biết rằng tôi cần phải thay đổi chủ đề ngay lập tức.
Thú vị.
Và thứ ba, mức độ giao tiếp của họ.
Và nếu bạn muốn học cách bắt đầu một cuộc trò chuyện hoặc tiếp tục một cuộc trò chuyện, đây là dành cho bạn.
Nó phụ thuộc vào việc hiểu loại người mà bạn đang đối diện.
Bây giờ hãy phân loại mọi người thành sáu nhóm, điều này sẽ ảnh hưởng đến cách tốt nhất để nói chuyện với những người đó, mà chúng tôi có thể đi sâu vào nếu bạn muốn.
Xin vui lòng.
Được rồi, số một.
Còn về cách thắng một cuộc tranh cãi thì sao? Những điều gì tôi chắc chắn không nên làm?
Vì vậy, sai lầm lớn mà hầu hết mọi người mắc phải là, đừng làm vậy.
Tôi thấy thật thú vị khi khi nhìn vào hậu trường của Spotify và Apple cũng như các kênh âm thanh của chúng tôi, phần lớn mọi người xem podcast này chưa nhấn nút theo dõi hoặc nút đăng ký, bất kể bạn đang nghe ở đâu.
Tôi muốn đề nghị bạn một thỏa thuận.
Nếu bạn có thể giúp tôi một ân huệ lớn và nhấn nút đăng ký đó,
tôi sẽ làm việc không mệt mỏi từ bây giờ đến mãi mãi để làm cho chương trình này ngày càng tốt hơn.
Tôi không thể nói hết được nó giúp ích như thế nào khi bạn nhấn nút đăng ký.
Chương trình lớn lên, điều này có nghĩa là chúng tôi có thể mở rộng sản xuất,
mời tất cả những vị khách mà bạn muốn thấy, và tiếp tục làm điều mà chúng tôi yêu thích.
Nếu bạn có thể giúp tôi ân huệ nhỏ này và nhấn nút theo dõi, bất cứ nơi nào bạn đang nghe điều này, điều đó sẽ có ý nghĩa rất lớn với tôi.
Đó là ân huệ duy nhất tôi sẽ từng yêu cầu bạn.
Chase Hughes.
Bạn là ai và sứ mệnh của bạn là gì?
Tôi là một người chuyên về hành vi.
Chuyên gia hành vi và tôi nghĩ tôi chỉ muốn dạy mọi người rằng có một thế giới hoàn toàn mà những người khác không thể nhìn thấy, không có quyền truy cập vào, và tôi nghĩ trong 10.000 năm lịch sử được ghi chép,
bạn có thể nhìn vào bất kỳ sự kiện nào hoặc bất kỳ nhà lãnh đạo nào của bất kỳ quốc gia nào và tất cả những gì định hình kết quả của các tình huống đều là các yếu tố con người.
Không quan trọng liệu có rối ren kinh tế, có người đang bực bội về nền kinh tế, có đổi mới công nghệ hoặc AI đang diễn ra, tất cả đều đến từ tương tác giữa con người.
Và liệu bạn có thể quản lý bản thân, bạn có phải là một nhà lãnh đạo giỏi, ai là những nhà lãnh đạo tốt, và ai có thể thuyết phục mọi người cảm thấy theo một cách nào đó.
Và bạn làm điều này cho ai?
Tôi nghĩ tôi làm điều này cho những người đã trải qua một giai đoạn trong cuộc sống của họ nhận ra rằng có một lợi thế vô hình mà một số người khác có.
Những người thành công có thể có một lợi thế nào đó mà họ không thể nhìn thấy một cách cụ thể.
Và tôi nghĩ việc cho họ thấy rằng đây là một trong những đòn bẩy lớn nhất mà bạn có thể kéo trong cuộc sống của mình là điều thú vị và bổ ích nhất để thấy.
Một ai đó trải qua sự chuyển đổi này để nhận ra rằng những thứ hành vi con người này chi phối các kết quả trong cuộc sống.
Khi bạn nói điều này, bạn đang đề cập đến hành vi con người và hành vi con người, có phải như một tập hợp kỹ thuật không?
Có phải là một hình thức tâm lý học không?
Điều này là gì khi bạn nói từ này?
Khi tôi nói hành vi con người, tôi có ý rằng khi một người thành công hoặc trở thành một kẻ thất bại, bạn có thể xem xét ba yếu tố mỗi lần để xác định lý do ai đó thành công hoặc lý do họ thất bại.
Đó là mức độ tự chủ của họ, mức độ quan sát của họ, ví dụ như họ có thể đọc tình huống không?
Họ có thể đọc người mà họ đang thực sự nói chuyện và mức độ giao tiếp của họ không?
Họ có thể nói một cách có sức ảnh hưởng không?
Họ có thể nói về các kết quả theo cách truyền cảm hứng và động lực cho mọi người không?
Và họ có thể giao tiếp theo cách thuyết phục khiến mọi người cảm động không?
Và bạn làm việc với ai?
Nhiều cơ quan chính phủ, đặc biệt là, tôi đã làm việc với các cơ quan tình báo.
Tôi đã làm việc với phòng hoạt động tâm lý, quân đội Mỹ, đó là lệnh đặc nhiệm.
Tôi đã đào tạo nhiều lãnh đạo hải quân Mỹ hiện nay và rất nhiều dân thường là cơ sở chính của khách hàng của tôi hiện tại.
Bạn làm gì cho các đặc vụ tình báo?
Khi chúng tôi nói chuyện với các đặc vụ tình báo, điều đầu tiên mà chúng tôi đào tạo cho họ là nhận diện hành vi con người.
Và chúng tôi cũng dạy về việc thẩm vấn và chúng tôi có xu hướng dạy rằng nếu tôi đang thực hiện một cuộc thẩm vấn, nó cũng giống như khi tôi là một sĩ quan tình báo ở đâu đó đang cố gắng thuyết phục ai đó do thám nước của họ cho chúng tôi.
Cả hai điều này đều liên quan đến việc thuyết phục ai đó làm một cái gì đó không thực sự là lợi ích tốt nhất của họ.
Vậy khi điều này được đưa ra, đó thực sự là nơi mà chúng tôi gặp nhau ở điểm giao nhau.
Bạn có thể thuyết phục ai đó làm một điều gì đó mà họ, A, thường sẽ không làm, đó có thể là bán hàng, bởi vì thông thường họ sẽ không làm điều đó.
Hoặc B, trong thế giới thẩm vấn, tôi có thể thuyết phục bạn làm một điều gì đó mà bạn không muốn làm vì điều đó không phải là lợi ích tốt nhất của bạn, như thú nhận về một tội ác hay cung cấp thông tin tình báo hay điều gì tương tự. Và đó là nơi mà chúng tôi thực sự thực hiện rất nhiều khóa đào tạo cho cảnh sát và chính phủ. Bên cạnh tôi, có một cuốn sách khổng lồ có tên là Hướng Dẫn Vận Hành Hành Vi. Có lẽ đây là cuốn sách lớn nhất mà tôi từng thấy.
Khối lượng kinh nghiệm nào đã góp phần vào tác phẩm này? Cuốn sách đó chính là cả cuộc đời tôi. Có lẽ khoảng 30.000 đến 40.000 giờ nghiên cứu về những thứ này, mọi kỹ thuật mà tôi đã từng học hoặc dạy, mọi phương pháp mà chúng tôi đã từng sử dụng cho các cuộc thẩm vấn, thuyết phục hoặc ảnh hưởng. Tất cả những điều đó đều có trong Hướng Dẫn Vận Hành Hành Vi. Và tôi đã viết cuốn sách đó và chúng ta có thể bàn về nó ngay bây giờ nếu bạn muốn.
Tôi đã nhận được chẩn đoán về tình trạng não mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ mất trí nhớ và tôi rất tuyệt vọng. Tôi chỉ tự hỏi liệu gia đình tôi có thể tự nuôi sống mình không. Vì vậy, tôi muốn đặt mọi mảnh kiến thức mà tôi đã từng tạo ra hoặc nghĩ ra cho bất kỳ nhân viên chính phủ nào, mọi thứ, tất cả lên bàn. Và đó chính là mục đích của cuốn sách này. Nó chỉ là sự tổng hợp của mọi thứ.
Và bạn đã phục vụ trong quân đội phải không? Tôi đã phục vụ trong 20 năm. Điều gì là điều phổ biến nhất mà mọi người đến với công việc của bạn? Nếu bạn phải tổng hợp nó thành một câu, điều mà họ đang tìm kiếm trong cuộc sống cá nhân của mình. Đó sẽ là một người thiếu một ít quyền kiểm soát trong một khía cạnh nào đó của cuộc sống họ. Và thường thì họ nghĩ rằng họ cần kỹ năng. Hầu hết khách hàng của tôi đến với tôi và nói, tôi muốn kỹ thuật. Tôi muốn kỹ năng. Dạy tôi phương pháp để làm X, Y và Z. Tôi nên nói gì trên điện thoại? Hãy cho tôi một kịch bản bán hàng mới.
Vì vậy, tôi có một mô hình gọi là mô hình ACSS mà tôi đã đào tạo cho toàn bộ nhân viên của mình. Mô hình ACSS đó đại diện cho quyền lực, sự thoải mái, kỹ năng xã hội và sau đó là kỹ năng. 90% người nói rằng họ cần nhiều kỹ năng hơn, nhưng những gì họ cần là quyền lực hoặc sự thoải mái. Và họ không thể cảm thấy thoải mái trong một cuộc trò chuyện. Vì vậy, tôi có thể nói chuyện với những khách hàng này và nói rằng tôi có thể chi ra 10 triệu đô la. Viết kịch bản thuyết phục tốt nhất cho bất cứ kết quả lý tưởng nào mà bạn có. Nộp cái đó cho bạn trên một chiếc đĩa bạc. Và nếu bạn không thoải mái trong cuộc trò chuyện đó, bạn sẽ không thành công.
Tôi có thể đưa cho một người có lo âu xã hội và yêu cầu họ đọc cái này to lên. Đó không phải là Harry Potter. Chúng ta không đọc thần chú. Đó không phải là một phép thuật. Vì vậy, rất nhiều vấn đề của mọi người đến từ sự thoải mái, sự thiếu khả năng cảm thấy thoải mái trong một cuộc trò chuyện và mức độ quyền lực mà họ có thể có. Và tôi không có ý chỉ quyền lực theo cấp bậc. Tôi chỉ có ý nói đến quyền lực cá nhân, nhưng họ không biết điều đó. Họ nghĩ rằng họ cần nhiều kỹ năng xã hội hơn. Họ cần học cách nói chuyện nhỏ hoặc họ cần kỹ thuật nhỏ này.
Vì vậy, mỗi khi một điều duy nhất mà tôi nói với mọi khách hàng là nếu tôi đưa cho bạn một danh sách kiểm tra bay ngay bây giờ cho một chiếc máy bay nhỏ, một Cessna 172, bạn có phải là phi công không? Không, việc có danh sách kiểm tra nhỏ này không mang lại cho bạn kỹ năng. Vì vậy, nhiều điều đó đến từ sự thoải mái. Và vấn đề mà rất nhiều người gặp phải là họ đang cạnh tranh với những người khác về chiều cao, về ngoại hình, về địa vị xã hội, tiền bạc, cấp bậc, sự tự tin, tất cả những thứ khác. Điều số một mà bạn cần so sánh bản thân với những người khác chính là sự thoải mái. Đúng vậy. Liệu tôi có thể cảm thấy thoải mái hơn người khác trong cuộc trò chuyện này không? Chính là vậy.
Bởi vì não bộ của chúng ta tự nhiên được lập trình để cạnh tranh. Chúng ta không thể tắt sự cạnh tranh, nhưng chúng ta có thể thay đổi điều mà họ tập trung vào. Và nếu họ tập trung vào sự thoải mái, chúng ta sẽ thắng nhiều cuộc trò chuyện hơn. Sự thoải mái. Đúng vậy. Điều đó thể hiện như thế nào? Chẳng lẽ chỉ là cảm thấy thoải mái về thể chất? Đó là gì?
Đúng, đó sẽ là sự thoải mái về thể chất. Vì vậy, một trong những thách thức mà tôi đưa ra cho mọi người là. Trong tuần đầu tiên của bạn, điều duy nhất tôi muốn bạn tập trung vào. Tôi sẽ không đưa cho bạn danh sách dài để nhìn vào điện thoại và phải đọc nó trước mỗi cuộc họp. Điều duy nhất tôi muốn bạn tập trung vào tuần này là liệu bạn có thể di chuyển chậm hơn những người khác trong phòng không. Chỉ vậy thôi. Chỉ cần điều chỉnh tốc độ cơ thể bạn. Nếu bạn đứng trong một cái hồ bơi, bạn sẽ di chuyển cánh tay và chân của bạn nhanh như thế nào nếu bạn đang ở dưới nước và hãy làm tốc độ đó trở thành giới hạn cho toàn bộ tuần này? Đó là tất cả những gì tôi muốn bạn tập trung vào. Điều đó tạo ra rất nhiều thay đổi trong tâm trí của mọi người vì chúng ta thay đổi cơ thể và chúng ta thay đổi cảm xúc của mình. Và có một điều mà nỗi sợ hãi sẽ làm. Nó làm tăng tốc độ cơ thể chúng ta. Vì vậy, nếu bạn thấy ai đó thực hiện những chuyển động nhanh chóng và bất thường, bạn đang thấy chủ yếu là nỗi sợ hãi hoặc căng thẳng trong cơ thể họ. Vì vậy, hãy cảm thấy thoải mái hơn trong một cuộc trò chuyện tương tác, ngay cả khi đó là qua điện thoại hay trực tiếp.
Đúng, qua điện thoại, sẽ là nói ở một tốc độ bình thường và tự tin. Được rồi. Và sau đó bước hai là sự điềm tĩnh. Tôi có thể đưa bạn vào một nơi mà bạn có một chút sự điềm tĩnh và hai bên trái và phải của sự điềm tĩnh mà chúng ta có sự sụp đổ và chúng ta có tư thế. Vì vậy, chúng ta có một người làm cho bản thân mình nhỏ bé để người khác có thể cảm thấy thoải mái hoặc tôi làm cho bản thân mình lớn hơn để người khác có thể tránh xa tôi. Và chúng ta thấy điều đó trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Như khi tôi bắt đầu kinh doanh hoặc khi tôi mới ra khỏi quân đội, những người này gọi cho tôi để mời diễn thuyết. Vì vậy, có một người gọi cho tôi và anh ấy hỏi, mức phí theo giờ của bạn là bao nhiêu? Tôi nói, sáu ngàn đô. Và tôi nói, đã bao gồm cả chi phí đi lại và tất cả những thứ đó. Và điều duy nhất mà anh ấy làm, anh ấy không nói gì trên điện thoại. Anh ấy chỉ nói, ừm. Chỉ vậy thôi. Anh ấy chỉ phát ra âm thanh đó và ngay lập tức tôi nói, oh, đúng rồi, nhưng chúng ta có thể giảm giá. Có lẽ chỉ cần năm ngàn đô. Chúng ta thậm chí có thể giảm giá 50 phần trăm. Tôi có thể thậm chí giảm giá 75 phần trăm vì bạn đang ở đây và tôi phải làm điều này. Tôi chỉ tạo ra lý do. Và tôi gần như đã đến mức thế này, để tôi trả tiền cho bạn.
Tôi sẽ cho bạn một ít tiền nếu bạn đến, để tôi có thể nói trên sân khấu cho bạn. Và đó là sự sụp đổ. Vậy là tôi đang rơi vào sự sụp đổ trong một số lĩnh vực của cuộc sống. Tôi có thể chỉ biết cách tỏ ra trong một số lĩnh vực của cuộc sống. Và mục tiêu của chúng ta là thoát ra khỏi sự thao túng đó. Nhưng vấn đề mà hầu hết mọi người gặp phải, nếu tôi sống trong sự sụp đổ, thì giải pháp sẽ giống như đang tỏ ra. Và chúng ta thấy điều này ở những chàng trai học cách tiếp cận (pickup). Họ sẽ học cách tỏ ra vì điều đó ngược lại với những gì họ đang làm. Nó không phải là trung tâm mà tôi cần phải có mặt ở đó. Vậy trung tâm là gì? Đó chính là sự điềm tĩnh. Tôi sẽ nói rằng sự điềm tĩnh là sự kết hợp của những thứ tạo nên quyền lực và quyền lực được tạo nên từ năm yếu tố. Đó là sự tự tin, kỷ luật, lãnh đạo, lòng biết ơn và sự tận hưởng. Vì vậy, tôi có một bảng thống kê về quyền lực. Đây là ngày đầu tiên. Điều đầu tiên mà tôi đưa cho những người thông minh hoặc tôi có một người đàn ông sở hữu một đại lý ô tô, bất kể khách hàng là ai. Đó là bài đánh giá quyền lực. Nó đánh giá bạn dựa trên những điều đó. Và điểm thấp nhất của bạn là điều cản trở bạn thành công trong hầu hết các cuộc trò chuyện khi bạn cần thuyết phục ai đó. Và nó xác định rất nhanh chóng. Nếu tôi có thể đi sâu vào điều này hơn một chút, cách mà chúng ta sống cuộc sống ngoài màn hình, tôi chắc bạn sẽ đồng ý. Bạn vừa có Vanessa Van Edwards trên đó, nó thể hiện ra trong ngôn ngữ cơ thể của chúng ta. Nó không chỉ thể hiện trong ngôn ngữ cơ thể mà còn trong cách chúng ta thở, cách chúng ta nói, cách chúng ta thể hiện bản thân. Vì vậy, ngay cả khi tôi đọc bài viết đó trên LinkedIn về 19 cách để trông tự tin hơn và nó nói rằng, hãy có tư thế tốt hơn, ngồi thẳng lưng hơn, bắt tay, giao tiếp bằng mắt tốt hơn, tôi đã làm tất cả những điều đó và tôi trông rất chỉnh tề. Nhưng về nhà, tôi có một đống quần áo cao khoảng hai mét nằm ở phòng ngủ. Giường của tôi thì bẩn. Tôi có rất nhiều chén dĩa chất đống trong bồn rửa. Có một phần trong não chúng ta dường như dành riêng để nhắc nhở chúng ta. Tôi đang giả vờ ngay bây giờ. Và điều đó thể hiện ra bên ngoài. Vì vậy, dù chúng ta có làm điều đó một cách có ý thức hay vô thức, chúng ta đang tạo ra những cảm giác mãn nguyện và người khác. Vì vậy, công việc của chúng ta là tạo ra những cảm giác mãn nguyện tốt hơn. Và năm cách phổ biến nhất mà những điều này thể hiện ra trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta là cách chúng ta quản lý năm lĩnh vực trong cuộc sống. Đó là môi trường của chúng ta. Ví dụ: tôi có chăm sóc môi trường của mình không? Thời gian của tôi, vẻ bề ngoài, đời sống xã hội và tài chính của tôi. Bởi vì đó là năm điều mà chúng ta lo lắng trong tâm trí của mình gây ra những cảm giác mãn nguyện này. Bởi vì ai cũng đã có một cuộc trò chuyện mà mọi thứ bề ngoài trông thật tuyệt. Nhưng sau đó, chúng ta lại tự hỏi điều gì đó không đúng. Tôi không biết đó là gì, nhưng có điều gì đó trong người đó không đúng. Và tất cả chúng ta đều có chút kinh nghiệm trong việc nắm bắt năm phẩm chất mà tạo ra quyền lực là cách nhanh nhất để đạt được thành công trong cuộc sống của bạn và bắt đầu thay đổi cuộc sống của bạn một cách đáng kể. Thực sự, đó là yếu tố mà chúng ta có thể kiểm soát. Đó là môi trường của chúng ta, thời gian của chúng ta, vẻ bề ngoài của chúng ta, đời sống xã hội của chúng ta và tài chính của chúng ta. Đó là nền tảng có thể kiểm soát cho tất cả những điều khác mà chúng ta đã nói đến. Vâng. Đó sẽ là nền tảng dưới cùng của hình chóp nhỏ đó. Và phía bên trái xa của tam giác đó sẽ là sự tự tin, kỷ luật, lãnh đạo, lòng biết ơn và sự tận hưởng. Vâng. Và những yếu tố đó tự thân tạo ra cảm giác và giúp người khác thấy một người có thẩm quyền. Bạn đã nghe về thí nghiệm Milgram chưa? Ôi chao. Nó làm tôi nhớ đến một điều tôi đã đọc khi tôi 16 tuổi trong lớp tâm lý học trong sách giáo khoa. Có lẽ đã nghe. Đó là thí nghiệm mà họ khiến mọi người đi điện giật nhau. Vâng. Xin vui lòng giải thích. Được rồi. Hãy để tôi tóm tắt nhanh. Đó là Đại học Yale và tôi nghĩ là năm 1962. Yale đã chạy một quảng cáo trên báo. Nó nói, hãy giúp chúng tôi với cuộc nghiên cứu về việc học. Và chúng tôi sẽ cho bạn 20 đô la hoặc phiếu ăn trưa hoặc gì đó tương tự. Vì vậy, tất cả những tình nguyện viên này xuất hiện và có một người đàn ông cao trong áo lab. Một tờ giấy lớn chính thức ở đó. Và có một tình nguyện viên khác và bạn sẽ rút thăm. Một trong hai bạn là giáo viên, một trong hai bạn là người học. Vì vậy, hai bạn được dẫn vào một phòng. Bạn xem người học đó bị buộc vào bàn. Anh ta bị buộc vào máy điện giật này. Và mỗi khi anh ta trả lời sai một câu hỏi trong bài kiểm tra này, bạn phải điện giật anh ta. Bạn phải ấn nút. Và mỗi câu hỏi tiếp theo, bạn tăng điện áp lên máy này cho đến khi nó lên đến phía bên phải, XXX nguy hiểm điện giật nặng. Nhưng suốt thời gian bạn điện giật anh ta, bạn có thể nghe người đó gào thét ở bên kia bức tường. Anh ta đang kêu khóc và giữa quá trình đó, người đó đang đập vào tường. Anh ta nói, tôi có bệnh tim. Tôi không muốn làm điều này nữa. Tôi bỏ cuộc. Tôi không muốn tham gia thí nghiệm này. Và 90% trong số những người này sẽ quay lại với người mặc áo lab và người mặc áo lab thì bảo, xin hãy tiếp tục. Quan trọng là bạn phải tiếp tục thí nghiệm. Và họ cứ tiếp tục, tiếp tục và gần đến cuối thì không còn phản ứng nào nữa. Chỉ còn sự im lặng. Người đó thậm chí không phản ứng với câu hỏi. Và người mặc áo lab nói bất kỳ câu trả lời nào không có phải được xem như là câu trả lời sai, xin hãy tiếp tục. Và họ tiếp tục, tiếp tục và tiếp tục. Và bạn có thể xem một số video sai và bạn chỉ cần xem nét mặt của họ về cuối. Những nhà tâm lý học này ở đầu đã dự đoán ít hơn 1% sẽ làm đến cùng. Sáu mươi bảy phần trăm người đã đi đến cùng. Và 250 volt đủ để giết bạn. Một trăm phần trăm đã đạt được 250. Sự hiện diện của sự mới lạ và quyền lực đã làm mọi thứ. Nó khiến một người phạm tội giết người. Và tôi sẽ nói rằng tôi cho rằng điều đó khó hơn việc bán cho ai đó một chiếc xe. Và quyền lực đến trong ví dụ cụ thể đó đến từ việc đến trường đại học, mặc áo lab, v.v.
Nhưng làm thế nào để chúng ta tự thiết lập quyền lực cho chính mình? Có phải quay trở lại những điều bạn đã nói về môi trường, hình thức, v.v., tài chính không? Vâng, có phải có những biểu hiện vật lý nào của quyền lực trong cuộc sống hàng ngày không? Sự chậm chạp trong chuyển động là một trong những điều phổ biến nhất. Vì vậy, chúng ta có sự chậm chạp trong chuyển động. Bên phải của tam giác quyền lực đó có năm chữ cái. Và nó đại diện cho chuyển động, hình thức, sự tự tin, kết nối và ý định; liệu ý định của chúng ta có thể nhìn thấy được không? Dấu hiệu bên ngoài của quyền lực là điều mà nhiều người thường tìm kiếm. Quyền lực trông như thế nào? Nhưng những gì chúng ta thực sự đang làm là, tôi muốn tìm hiểu các triệu chứng của quyền lực, chứ không phải nguyên nhân, vì tất cả những bài viết trên LinkedIn, những video YouTube đang nói cách để có thêm tự tin, cách làm X, Y và Z là cách để có được những triệu chứng này thay vì nguyên nhân của quyền lực. Vì vậy, những người có quyền lực thường ngồi thẳng lưng, nhưng họ không ngồi thẳng vì họ đọc một bài viết. Họ ngồi thẳng vì họ nhìn thế giới theo một cách nhất định. Và đó là sự khác biệt lớn giữa việc thay đổi thế giới quan của tôi và việc thay đổi tư thế của tôi. Đó là những kết quả rất khác nhau. Và chúng ta vẫn đang tạo ra những cảm giác bản năng trong con người. Tin tôi đi, bạn đã làm việc với nhiều người đến với bạn và họ có vấn đề quyền lực rõ ràng chưa? Có ví dụ cụ thể nào bạn có thể nghĩ đến mà bạn đã giúp ai đó thay đổi cuộc sống của họ không? Nhiều, hàng trăm. Cho tôi ví dụ yêu thích của bạn. Ví dụ yêu thích của tôi là một CEO lớn. Anh ấy ở Los Angeles và đã nhờ tôi về các kỹ năng. Anh ấy bắt đầu, tôi cần danh sách kiểm tra chuyến bay. Tôi không cần học bay. Tôi chỉ cần danh sách kiểm tra. Nhưng tôi mất một thời gian để dẫn dắt mọi người trở lại và nói, như là, hãy đi đến gốc rễ của vấn đề này, bởi vì bạn không thể chỉ đơn giản nói rằng bạn có vấn đề về quyền lực và sự thoải mái. Nhân viên của anh ấy sẽ công khai chế nhạo anh trong các cuộc họp hội đồng và những thứ như vậy, và anh không thích điều đó. Công ty của anh ấy đang gặp khó khăn rất nhanh. Và tôi đã giúp anh ấy trải qua quá trình này để xây dựng sự tự tin, kỷ luật, lãnh đạo, lòng biết ơn và sự tận hưởng, tất cả những điều đó. Và hãy tìm xem điểm thấp nhất của bạn trong năm điều đó là gì. Nếu tôi chỉ có thể tìm ra điểm thấp nhất của bạn trong danh sách năm điều đó, thì tôi biết điều gì có sức ảnh hưởng nhất mà tôi có thể làm. Vì vậy, nếu điều có sức ảnh hưởng nhất mà anh ấy có thể làm là sự tự tin, đó là điều đầu tiên mà tôi sẽ bắt đầu làm việc. Và ngay khi chúng tôi dẫn anh ấy qua quá trình đó, chỉ mất vài tháng và chúng tôi đã sử dụng rất nhiều liệu pháp thôi miên. Tôi đã sử dụng rất nhiều, thực sự là tôi đã sử dụng các kỹ thuật rửa não để giúp anh ấy. Vì vậy, đó là những kỹ thuật giống nhau. Và bạn biết rằng liệu pháp hành vi nhận thức cũng từng là một hình thức rửa não vào thời đó và liệu pháp phản ứng. Nhưng chỉ trong vài tháng, anh ấy đã từ khoảng, tôi nghĩ, sáu đến tám trăm ngàn một tháng lên bốn triệu một tháng. Tất cả nhân viên của anh ấy đều vào cuộc. Anh ấy đã có một sự chuyển đổi lớn. Vấn đề xảy ra khi bạn là một huấn luyện viên và bạn khiến cuộc sống của một người thay đổi nhanh chóng như vậy, họ phải có một cái cớ. Họ không thể quay trở lại văn phòng và khác biệt, đúng không? Vì vậy, họ phải nói rằng, điều này đã xảy ra với tôi, tôi đã có chuyện này. Vì vậy, đó là điều đầu tiên tôi làm với mỗi khách hàng là như một điều độc nhất. Bạn sẽ phải quay lại và nói với họ rằng có điều gì đó đã xảy ra đã thay đổi cuộc sống của bạn bởi vì bạn phải có lý do rằng bạn quay trở lại khác biệt. Vì vậy, việc chứng kiến sự chuyển biến đó thật là vô cùng bổ ích và tuyệt vời. Nhưng sự tự tin thường là điều mà bạn phải thay đổi đầu tiên với mọi người. Bạn làm điều đó như thế nào? Bạn thay đổi những gì đang diễn ra trong đầu của họ. Vì vậy, bạn có thể đã lên sân khấu trước một nghìn hoặc hai nghìn người. Bạn đã xuất hiện trên TV một thời gian. Ngay cả sau khi bạn đã thành công, bạn đã từng nghe thấy một giọng nói nhỏ nói, tại sao tôi ở đây không? Hay là, tôi có xứng đáng ở đây không? Vâng, ý tôi là, làm điều này là một ví dụ tiêu biểu về điều đó. Vâng. Vâng. Hoặc tôi đang giả vờ. Mọi người sẽ phát hiện ra rằng tôi đang giả vờ. Bạn có cảm thấy như vậy khi bạn là một người dẫn podcast không? Bởi vì bạn không có bất kỳ bằng cấp chính thức nào. Rồi mọi người bắt đầu nghe. Và rồi họ nghĩ rằng bạn biết bạn đang làm gì. Hoặc bạn thấy, tôi nghĩ tôi có thể điều chỉnh điều đó như một người dẫn podcast. Vâng. Và chúng không bao giờ biến mất. Vì vậy, sự khác biệt giữa một người tự tin và một người không tự tin là họ nghe những giọng nói đó như một sự thật. Còn tôi hoặc một người có sự tự tin thì nghe chúng như là hư cấu. Họ đều nghe cùng một thứ. Vì vậy, tôi đã nói, như là một câu chuyện ngắn, nếu bạn và tôi đang đi ăn trưa, tôi nói, Stephen, tôi sẽ đến đón bạn. Tôi đỗ xe trước nhà bạn. Bạn nhảy vào ghế hành khách, chúng ta bắt đầu lái xe. Và tôi đang nghe một cuốn sách nói về một quả bom hạt nhân phát nổ. Nhưng bên trong cuốn sách audio đó, có một bản tin giả về một quả bom hạt nhân phát nổ. Giả sử đó là một bản phát sóng BBC giả, hay điều gì đó tương tự đang diễn ra, có trong cuốn sách audio, chúng ta bắt đầu lái xe. Tôi thì thoải mái. Tôi tập trung vào con đường. Tôi đang tận hưởng những gì tôi đang làm. Nhịp tim của bạn tăng lên, bạn cảm thấy sợ hãi, amygdala của bạn đang hoạt động mạnh. Bạn đang ở trong một trạng thái khủng khiếp như, ôi chúa ơi, chuyện gì sẽ xảy ra với gia đình tôi? Chúng ta cùng nghe một bản tin giống hệt nhau. Chúng ta đang nghe những người phát thanh giống nhau vào cùng một lúc. Nhưng tôi biết rằng tôi đang nghe hư cấu và bạn đang lo lắng rằng đó là sự thật. Tôi không có ý định lấy bạn làm ví dụ, nhưng đó là cách dễ nhất để mô tả. Và sau đó thay đổi cơ bản cách mà bạn nghe thấy giọng nói đó. Và chín lần, tôi nghĩ mười lần trong mười. Giọng nói đó được phát triển khi bạn tám hoặc chín tuổi. Đứa trẻ đó đã làm gì? Và đây là điều mà tôi sẽ hỏi bất kỳ khách hàng nào. Đứa trẻ đó đã làm gì để kết bạn hoặc giữ bạn? Để bạn bè cảm thấy an toàn.
Bây giờ chúng ta đã ở trong trạng thái an toàn, vậy làm thế nào tôi lại có cảm giác an toàn? Và tôi đã làm gì để nhận được phần thưởng? Đối với một số người, điều đó có thể là sự công nhận cho những đứa trẻ khác có xuất phát điểm không tốt trong cuộc sống; có thể nước hoặc thực phẩm đã từng là phần thưởng cho những đứa trẻ đó. Vì vậy, cách mà chúng ta giữ hoặc kiếm bạn bè, cách mà chúng ta nhận được phần thưởng khi còn nhỏ và cảm giác chúng ta phải làm gì để cảm thấy an toàn, tất cả đều phát triển như những ứng dụng nhỏ trong não của chúng ta hoạt động nền tảng suốt cuộc sống trưởng thành của chúng ta. Thông thường, khi còn là trẻ con, chúng rất tốt. Chúng có thể đã giúp chúng ta an toàn. Chúng có thể đã giữ cho chúng ta sống sót. Chúng có thể đã giữ cho chúng ta trong những vòng tròn xã hội này, nhưng tôi sẽ trở thành một người xấu đối với những người khác để họ không lại gần tôi. Hoặc tôi sẽ nịnh bợ những người có quyền như mẹ và cha. Để tôi nhận được chút công nhận và khen ngợi. Và điều đó trở thành một ứng dụng mà chúng ta mang vào tuổi trưởng thành mà không nhận thức được, không có sự đồng ý của chúng ta, không có sự nhận thức của chúng ta. Đứa trẻ nhỏ ấy mang những điều này vào tuổi trưởng thành và nó chỉ điều chỉnh. Vì vậy, tôi chuyển từ việc phải nịnh bợ một người mẹ tâm thần đến việc tôi sẽ nịnh bợ ông sếp mỗi ngày. Và mọi người biết tôi như là người nịnh bợ trong văn phòng. Vậy nên, những hành vi đó chỉ đơn giản là chuyển từ trẻ con sang người lớn. Và nếu tôi có thể bắt đầu hiểu điều đó, thì tôi có thể bắt đầu giúp người đó hiểu cách thay đổi cuộc sống của họ một cách cơ bản. Và tôi khiến họ trình bày những câu nói đó ra ngoài, ở nơi mà tôi muốn họ cảm thấy tức giận. Vậy nên, tôi sẽ khiến họ có một hình nền máy tính để bàn có chữ viết rằng, “Tôi không xứng đáng với tiền bạc, tiền bạc là dành cho những người khác.” Chỉ để làm cho não của họ thấy điều đó ngu ngốc như thế nào một cách thường xuyên và đặt nó lên một poster động lực. Phần thứ hai là, bất kỳ ai tự tin đều có một kỳ vọng tổng quát về những kết quả tích cực, không cụ thể, nhưng mọi thứ sẽ ổn thôi. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Vì vậy, nếu tôi có thể làm điều đó, bạn có thể thay đổi cuộc sống của ai đó một cách cơ bản. Điểm cuối cùng dẫn đến kỷ luật là tôi cần khiến bạn hình thành một mối quan hệ với bản thân tương lai của bạn. Bởi vì mọi thứ diễn ra trong cuộc sống của chúng ta đều liên quan đến bộ não bò sát, phần chậm hơn của bộ não của chúng ta ở đây. Và nó không nói tiếng Anh. Không có bất kỳ sự khẳng định nào có thể xuyên thủng rào cản đó. Không có kiểu như, tôi sẽ đọc một câu trích dẫn trên tường hay một slide PowerPoint nào đó sẽ thay đổi hành vi một cách cơ bản. Bạn phải thay đổi phần động vật, phần mammalian của bộ não. Vậy câu hỏi tôi hỏi tất cả mọi người mà tôi đang đào tạo là, làm thế nào tôi sẽ dạy một con chó? Làm thế nào tôi, làm thế nào tôi sẽ cho thấy mục tiêu của mình? Nếu tôi đang đặt ra mục tiêu cho năm tới, làm thế nào tôi sẽ thể hiện điều đó với một con chó? Bởi vì tôi phải hạ xuống mức một động vật có vú. Vì vậy, cách nhanh nhất để làm điều đó là thông qua các phương tiện trực quan. Tôi có tất cả khách hàng của mình tải ứng dụng này về. Tôi không thể nhớ tên của nó, nhưng có lẽ có đến một trăm cái. Nhưng nó làm cho bạn trông như 95 tuổi. Đúng. Và bạn chỉ toàn là nếp nhăn. Nó làm cho nhiều tóc của bạn biến mất. Và tôi khiến họ in ra và để khắp mọi nơi chỉ trong vòng vài tuần. Và bây giờ chúng ta bắt đầu phát triển một mối quan hệ tâm lý với bản thân tương lai của chúng ta, điều này thay đổi cách tôi ăn, thay đổi cách tôi tiêu tiền. Nó có thể thay đổi cả thời gian tôi đi ngủ, lượng rượu tôi uống. Và chủ yếu là nơi tôi nhận được dopamine từ đâu. Nếu tôi vẽ một bản đồ về mọi nơi tôi nhận được dopamine và hơn 50% trong đó là từ rượu hoặc khiêu dâm hoặc, bạn biết đấy, tất cả những thứ mà tôi không muốn, bạn phải rất, rất thành thật với chính mình tại thời điểm này về nơi tôi cần nhận dopamine trong cuộc sống của mình. Và những người thành công, mỗi người thành công mà tôi từng gặp đều có bản đồ dopamine tốt. Vì vậy, họ nhận được dopamine từ những nguồn tốt thay vì xấu. Và có mối quan hệ nào giữa kỷ luật và sự tự tin không? Tôi nghĩ là có rất nhiều. Giống như nếu bạn và tôi ngồi cùng nhau trong một sân bay, hãy tưởng tượng rằng chúng ta đang ngồi ở Sân bay Atlanta và tôi vừa hỏi bạn và bạn không phải là một nhà phân tích hành vi, theo như tôi biết. Nhưng tôi đã nói, Steven, hãy nhìn xung quanh và tìm ai đó có kỷ luật. Bạn sẽ chỉ mất năm giây vì chúng ta không cần phải phân tích người khác. Đó là điều tự nhiên mà bạn đã nhận ra có chủ đích, nhưng chúng ta luôn nhận thức về nó một cách vô thức. Vì vậy, có được mức độ kỷ luật đó nâng cao mức độ tự tin của chúng ta, tự động, vì chúng ta biết rằng những người khác cũng sẽ nhận ra điều đó. Nhưng chúng ta cũng biết rằng tôi đang tiến bộ và tôi có thể kiểm soát chính mình hơn người mà tôi đang nói chuyện hoặc những người tôi thường xuyên giao tiếp. Vì vậy, cách chúng ta sống ngoài camera đang thể hiện trong sự tự tin của chúng ta. Đó là chính xác điều mà chúng ta đã nói về, về môi trường, thời gian, ngoại hình. Và nếu tôi có thể sống ngoài camera theo cách mà tôi muốn được mọi người trong cuộc sống nhìn nhận, sự tự tin của tôi đã bắt đầu tăng lên. Và bạn đã nói rằng sự tận hưởng cũng là một trong năm yếu tố. Đúng. Tại sao sự tận hưởng lại quan trọng? Tôi đã thêm nó vào đó. Nó mất một thời gian, nhưng tôi đã xem xét qua tất cả những người mà tôi từng đào tạo. Và nếu bạn nhìn vào tất cả những người là người lãnh đạo tự nhiên và có mức độ quyền lực đó, họ không chỉ đơn thuần là tiệc tùng trong khoảnh khắc mà lại đang bình tĩnh tận hưởng những gì đang diễn ra ngay bây giờ. Vì vậy, có thể bạn có thể gọi đó là chánh niệm, nhưng tôi nghĩ trong chính đặc điểm của sự tận hưởng và sự ở trong sự tận hưởng là đặc điểm con người từ tính nhất mà có. Tôi cần biết gì về quan sát, đó là phần thứ hai của tam giác thành công hoặc thất bại của bạn? Quan sát, khả năng đọc một không gian. Có thể đọc được một không gian không? Đúng. Tôi sẽ làm cách nào để đọc một không gian? Được rồi, nếu bạn đang đọc như một khu vực công cộng. Vâng, hãy quay lại với sân bay, có thể. Nếu tôi đang ở một khu vực công cộng, tôi thực sự muốn chú ý đến người di chuyển chậm nhất trong phòng. Tôi muốn chú ý đến ai đó tự tin hơn người khác.
Và đó thường là quay trở lại với tốc độ. Nếu tôi đọc hiểu người khác tốt, tôi cũng sẽ thường xuyên giao tiếp bằng mắt với họ. Vì vậy, đây cũng là một trong những cách nhanh nhất để hiểu một con người khác là tần suất họ chớp mắt. Nếu một người chớp mắt nhanh, đó là dấu hiệu của căng thẳng cao. Nếu họ chớp mắt rất chậm, đó là dấu hiệu của sự tập trung. Vì vậy, không phải lúc nào cũng là sự thư giãn. Nếu tôi nói chuyện với một kẻ tâm thần trong một phòng thẩm vấn hoặc trong một cuộc đàm phán kinh doanh và họ rất tập trung vào con mồi. Vì vậy, chúng tôi gọi đó là sự tập trung vào con mồi. Bởi vì họ sẽ thao túng ai đó, tần suất chớp mắt của họ sẽ gần như bằng không. Nếu tôi nói chuyện với ai đó đang lừa dối, tần suất chớp mắt của họ có thể lên tới khoảng bảy mươi, tám mươi mà chúng ta thậm chí không nhận ra. Một trong những lý do mà tần suất chớp mắt là rất đáng tin cậy là vì đó là điều không ý thức. Chúng ta không nhận ra những thay đổi trong tần suất chớp mắt và chúng ta không kiểm soát nó một cách thủ công rất tốt. Và nếu tất cả những gì tôi cần dạy một người, bạn không cần phải đếm hay biết có bao nhiêu lần trong một phút là nếu tôi đang trong một cuộc trò chuyện, tôi sẽ bắt đầu cuộc trò chuyện và nói, tần suất chớp mắt có bình thường không? Nó có nhanh không? Nó có chậm không? Vì vậy, điều tôi thực sự đang tìm kiếm trong hành vi con người là sự thay đổi, sự thay đổi. Nếu tôi đang trên sân khấu, giả sử tôi đang trình bày một bài diễn thuyết và ở phía bên kia phòng, tôi đang giao tiếp bằng mắt với tất cả những người này. Và tôi bắt đầu thấy tần suất chớp mắt của khán giả tăng lên. Tôi biết tôi cần phải thay đổi chủ đề hoặc thay đổi đề tài ngay lập tức. Vậy bạn có nhìn vào một người cụ thể nào không? Không, thường thì không. Tôi sẽ nhìn vào tất cả những đôi mắt này và giả vờ như tôi đang nhìn vào một con người. Được rồi, điều đó có hợp lý không? Lấy trung bình của họ. Ừ. Vì vậy, khi tôi nhìn xung quanh, tôi thấy có bao nhiêu lần chớp mắt? Và tôi sẽ giả vờ như thể đó là một đôi mắt của một con người. Được rồi. Vì vậy, khi bạn có một tần suất chớp mắt thấp hơn, mọi người đang chú ý nhiều hơn. Ừ, bạn đang làm rất tốt. Và bạn có thể đi đến những cuộc họp giới thiệu này, nơi các doanh nhân sẽ lên và giới thiệu với các nhà đầu tư thiên thần và những thứ tương tự ở Washington. Và bạn có thể đoán ai sẽ giới thiệu dựa trên tần suất chớp mắt. Bạn thấy một sự giảm tần suất chớp mắt, đó là người quan tâm nhất trong phòng. Bạn cũng làm điều tương tự với việc chọn bồi thẩm đoàn. Nó rất đáng tin cậy và bạn đọc những bài báo như ai đó thở vào ngực họ. Phải mất một thời gian để trở nên giỏi trong điều đó với tầm nhìn ngoại biên của bạn vì tôi đã dạy nó cho mọi người và họ sẽ dành một cuộc trò chuyện với ai đó đang nhìn vào ngực họ. Và đặc biệt nếu bạn đang nói chuyện với một phụ nữ, đó là một ý tưởng tồi. Vì vậy, tần suất chớp mắt là cực kỳ đáng tin cậy. Để tóm tắt kỹ năng đó, tôi bắt đầu một cuộc trò chuyện. Nó có trông khá bình thường không? Nó có nhanh không hay hơi chậm? Số lượng nhìn kiếm sự thay đổi. Và đó là tất cả những gì tôi đang tìm kiếm trong một phòng có mọi người là những gì đang thay đổi. Vì vậy, 70 là sự lừa dối và 0 là kẻ tâm thần. 70 là căng thẳng, không phải lúc nào cũng lừa dối và 0 là kẻ tâm thần, cơ bản là như vậy. 0 có thể là tâm thần. Bối cảnh là chữ C thứ hai. Có năm chữ C mà chúng tôi nói đến trong việc lập hồ sơ hành vi. Vì vậy, thay đổi, sau đó là bối cảnh. Vì vậy, bây giờ như ai đó vừa bắt chéo tay và bạn đọc trên internet. Nó nói rằng đó là đang phòng thủ, giữ lại, kín đáo, xem tất cả những thứ đó. Vậy nếu nó lạnh buốt thì sao? Ừ. Vì vậy, bây giờ chúng ta có bối cảnh. Thật thú vị. Điều đó thực sự đã xảy ra trong cuộc trò chuyện cuối cùng của tôi. Tôi cố gắng không đóng kín cơ thể của mình khi tôi làm điều này, vì đôi khi phản ứng tự nhiên của tôi là làm như thế này. Và đôi khi, đặc biệt là ở đây khi trời muộn hơn và chúng tôi không có quạt và máy sưởi, tôi sẽ làm như thế này. Ừ. Và nếu tôi đang suy nghĩ, nhưng điều này thì không lịch sự với khách. Nhưng tôi nhìn vào cánh tay mình và tôi có những cơn nổi da gà lớn. Và tôi đã nghĩ, đó là bối cảnh. Ừ. Bối cảnh là tôi lạnh quá. Ừ. Nhưng với khách, nó có thể trông như tôi đang làm như thế này. Ừ. Bạn biết đấy, vì vậy đây là lý do tại sao ngôn ngữ cơ thể lại rất. Nhạy cảm, tôi nghĩ nó nhạy cảm. Và thật khó cho mọi người làm nghiên cứu được đồng nghiệp đánh giá về điều đó. Bởi vì có hàng triệu biến số. Giống như việc nói, tại sao Roger Federer lại có thể thắng một trận đấu quần vợt khi anh ấy không có bất kỳ nghiên cứu được đồng nghiệp đánh giá nào để ủng hộ những gì anh ấy đang làm? Ừ, cũng như vậy với ngôn ngữ cơ thể, bởi vì họ đang thực hiện nghiên cứu thẩm vấn. Vì vậy, họ nói rằng một sinh viên đại học nhận được một phiếu ăn trưa và đi vào và giả vờ nói dối về một con vịt thì chính xác giống như ai đó đã bị bắt trong chiến đấu. Thiếu ngủ trong vài ngày, có một chiếc mũ đen trên đầu họ và họ bị tiêm thuốc vào một phòng thẩm vấn. Và họ nói rằng những hành vi đó là giống nhau. Sau đó có nghiên cứu được đồng nghiệp đánh giá về nói dối và không nói dối. Thật là bạn không thể tái tạo hành vi của con người một cách tốt như vậy. Vì vậy mà mọi người đối xử với nó như thể nó là một loại thuốc. Như thể tôi có thể cho một viên Tylenol vào ai đó và tôi có thể đo tất cả những phản ứng này. Và nó không thực sự đi vào một bảng tính như vậy. Và có rất nhiều nghiên cứu tuyệt vời ở ngoài đó. Nhưng tôi sẽ nói rằng thật khó khăn đến mức không thể tái tạo mọi thứ với sự hoàn hảo như vậy. Vậy chữ C đầu tiên là gì? Chữ C đầu tiên là thay đổi. Tôi muốn tìm kiếm một sự thay đổi. Và sau đó bạn muốn nhìn vào bối cảnh. Có chữ C thứ ba không? Đó sẽ là các nhóm. Các nhóm. Vì vậy, bạn đọc những bài báo nói rằng ai đó trông một cách nào đó hoặc làm một việc nào đó có thể là lừa dối. Giống như điều phổ biến nhất mà tôi nghe là ai đó chạm vào mũi của họ. Vì vậy, ai đó chạm vào mũi có thể là đang lừa dối. Nếu bạn chỉ thấy một điều, tôi sẽ nói rằng gần như không bao giờ có nghĩa gì cả. Bạn muốn tìm kiếm một cụm hành vi. Vì vậy, họ bắt đầu cảm thấy lo lắng, điều này là một sự thay đổi. Đó là vì tôi đang hỏi về nơi họ đã ở vào tối thứ Tư. Có bối cảnh ở đó.
Và trong khi họ trở nên lo lắng, họ cũng bắt đầu bảo vệ bộ phận sinh dục của mình bằng tay và liếm môi, một cử chỉ vệ sinh mà chúng ta thường làm. Vậy nên bây giờ tôi có một sự thay đổi trong bối cảnh mà phù hợp. Và có một cụm hành vi. Sau đó, tôi đã xem xét qua văn hóa. Liệu có phần nào đó trong nền văn hóa hoặc bối cảnh của người này khiến họ làm như vậy không? Như là tôi đã ở cùng một người trẻ tuổi, chúng tôi đã xem một người Pakistan bị thẩm vấn. Và, bạn biết đấy, cách mà bạn thường thấy kiểu lắc đầu đó ở khu vực đó của thế giới. Và anh ấy nói, ồ, lắc đầu trong khi anh ấy nói, có. Vâng, giờ thì chúng ta đi sâu vào vấn đề này. Đây là văn hóa, điều này loại bỏ hành vi đó hoặc làm cho nó biến mất.
Và cuối cùng, điều ít quan trọng nhất trong danh sách đó là danh sách kiểm tra. Và bằng danh sách kiểm tra, tôi có nghĩa là, có một danh sách các hành vi đã biết có khả năng là sự lừa dối. Và nếu bạn đang trong ngôn ngữ cơ thể, bạn phải xử lý trong giới hạn khả năng. Đó là tất cả những gì chúng tôi xử lý. Một số người nói họ 100% chắc chắn về một số thứ. Tôi thì hoài nghi, nhưng chúng tôi xử lý trong khả năng. Vì vậy, chúng tôi nên luôn luôn xử lý như vậy. Vì vậy, nếu ai đó liếm môi hoặc di chuyển theo một cách nào đó. Nếu nó có trong danh sách kiểm tra, không có nghĩa là nó đang lừa dối. Bởi vì nếu họ làm điều đó mọi lúc, thì chúng tôi không thấy có sự thay đổi? Điều đó có hợp lý không? Vâng, vâng, vâng.
Vâng, tôi đã nghĩ đến những điều tôi đã làm khi còn trẻ. Và có một khoảng thời gian trong cuộc đời tôi mà vì một lý do kỳ lạ nào đó, tôi đã làm như vậy. Tôi thường xuyên làm điều đó. Nó gần như là một thói quen. Vâng, điều đó không thực sự kỳ quặc. Tôi nghĩ điều này nghe có vẻ điên rồ để nói. Nhưng một trong những người bạn thân nhất của tôi có kiểu tóc như kiểu rèm, và anh ấy thường hay lắc tóc. Và tôi gần như đã vô thức học hỏi được cách lắc từ anh ấy. Tôi làm vậy mọi lúc. Nhưng tôi chỉ đang nghĩ nếu ai đó thấy tôi làm điều đó, họ sẽ nhận thức đó như một hình thức hành vi nào đó. Trong khi thực tế chỉ là một điều kỳ lạ đã kéo dài khoảng hai năm khi tôi còn trẻ và rồi nó biến mất.
Vâng, nhưng bạn có làm điều đó mọi lúc không? Tôi chỉ làm thôi. Tôi không biết. Tôi cảm thấy như tôi chỉ làm một cách ngẫu nhiên. Nhưng điều đó sẽ không phải là một sự thay đổi. Được rồi, vâng. Nếu tôi gặp bạn. Vâng. Và bạn đã ở trên chương trình Dragon’s Den một thời gian. Vẫn còn, vâng. Và mọi người sẽ thuyết trình với bạn. Vâng. Mọi loại ý tưởng. Việc chỉ có một người nào đó trong chương trình hoặc chỉ có những kỹ năng đó với bạn, bạn có thể thấy qua rất nhiều người đó. Và liệu họ có đang thành thật về những gì họ đang thuyết trình hay không, họ rất tự tin về những gì họ đang thuyết trình. Và bạn có thể xem một chương trình như Shark Tank và tôi có thể xem bất kỳ tập nào của Shark Tank và nhìn ai đang chớp mắt ít nhất. Họ sẽ là những người đầu tiên đưa ra lời đề nghị. Chín mươi chín phần trăm thời gian, vì họ là người tập trung nhất vào những gì đang xảy ra ở đó. Họ đã đầu tư cá nhân.
Vậy điều thú vị là bạn chỉ cần nhìn vào một hoặc hai điều và dự đoán sự căng thẳng hoặc sự tập trung và chỉ cần có khả năng làm điều đó. Nếu bạn chỉ lấy điều đó ra từ những gì này, đó sẽ là một siêu năng lực. Bởi vì tôi ngồi đây với khách, đúng không? Và họ kể về câu chuyện cuộc sống của họ và những thứ khác. Và tôi thường thấy một số mẫu hành vi, đúng vậy, cụ thể là việc khép kín khi họ nói về thời thơ ấu của họ hoặc một chủ đề nhạy cảm cụ thể trong cuộc đời họ. Bạn thường thấy như hành vi tự xoa dịu đến một mức độ nào đó. Vì vậy, nó khó khăn.
Và điều buồn cười là chúng ta đều giống như các chuyên gia ngôn ngữ cơ thể nghiệp dư bây giờ. Vâng, đã có rất nhiều thông tin trên mạng nói về việc phát hiện điều này, liệu họ có chạm vào mũi mình hay không, v.v. Vì vậy, nó cũng có thể lại gây nguy hiểm. Và nó có thể cho chúng ta những suy nghĩ kiểu như, ôi, tôi thấy điều này. Tôi sẽ không bao giờ kinh doanh với gã đó. Vâng. Và như thể anh ấy đã gãi mũi ba lần trong khi anh ấy đang nói về điều đó. Vâng, nhưng anh ấy đang nhìn vào chiếc cặp của mình. Anh ấy có thuốc dị ứng ở đó. Anh ấy đang gãi mũi. Mùa đã vừa thay đổi vào mùa xuân. Mũi của anh ấy đỏ khi anh ấy vào. Vì vậy, anh ấy đã gãi nó trong 30 phút trước khi đi vào cửa.
Vì vậy, bây giờ chúng ta bắt đầu nhận ra rằng tôi không thấy sự thay đổi. Tôi thấy điều gì đó đã lặp đi lặp lại. Và giao tiếp là điều thứ ba trong tam giác thành công hay thất bại. Giao tiếp. Vậy những gì tôi đã có cho đến nay là nói chậm thể hiện quyền lực cao hơn. Vâng. Có điều gì khác mà nếu tôi muốn trở thành một người giao tiếp tuyệt vời, tôi nên suy nghĩ về nó không? Hoàn toàn đúng. Ồ, khi nói đến giao tiếp, việc trở thành một người kể chuyện giỏi là rất tuyệt. Và có hàng triệu podcast về điều đó có thể dạy ai đó. Nhưng nó phụ thuộc vào việc bạn có thể nói chuyện với người mà bạn đang đứng trước hay không và hiểu loại người mà đó là. Và có một vài cách mà tôi nhận diện. Tôi phân loại mọi người thành sáu nhóm. Và đó là thông qua điều mà họ cần từ những người khác? Vậy họ cần những gì về mặt xã hội? Và đây là sự quan trọng, sự chấp nhận, sự đồng ý, trí tuệ, lòng thương hại và sức mạnh hoặc quyền lực.
Và trong mỗi cuộc trò chuyện, nếu bạn hỏi ai đó về bản thân họ, họ sẽ xuất hiện và tiết lộ một trong những điều đó với bạn. Vì vậy, nếu tôi biết rằng bạn là một người được thúc đẩy bởi sự quan trọng và tôi đang bán cho bạn ý tưởng này thông minh cỡ nào và bạn thông minh thế nào khi đưa ra sự lựa chọn này, tôi đang giao tiếp theo cách hoàn toàn ngược lại với những gì bạn cần nghe. Vì vậy, ngay tại thời điểm mà tôi nghe bạn nói về bản thân mình, những thành tích của bạn, những gì bạn thích trong cuộc sống, điều gì đã xảy ra với bạn trong tuần này, kỷ niệm tuyệt vời mà bạn có. Trong mọi cuộc trò chuyện, bạn sẽ nghe thấy những điều này bắt đầu được tiết lộ. Vì vậy, bạn nghe thấy ai đó trong những cuộc trò chuyện này hoặc những điều bạn có thể nghe trong một cuộc trò chuyện khá nhanh chóng. Bạn bắt đầu nói chuyện với ai đó và họ nói, vâng, tôi thực sự là CEO của công ty đó.
Tôi có 490 người làm việc cho tôi và có lẽ sẽ rời đi vào năm sau. Vậy bạn nghe thấy có sự quan trọng ở đây, đúng không? Sau đó, bạn lắng nghe để tìm sự chấp thuận. Đây có phải là lúc bạn nghe mọi người nói, “À, tôi phải lên sân khấu vào ngày mai, nhưng tôi rất tệ khi nói trước công chúng. Tôi sẽ thất bại hoàn toàn. Tôi rất lo lắng” để cố gắng khiến bạn nói, “Không, bạn không tệ đâu. Bạn tuyệt vời mà. Bạn đã làm rất tốt lần trước.” Bạn sẽ thành công trong lần này. Bạn sẽ làm được mà.
Sau đó là những người chấp nhận. Họ luôn sử dụng các thuật ngữ như chúng tôi, chúng ta, của chúng ta và chỉ là đội ngũ. Những người chấp nhận thì luôn cảm thấy mình là thành viên của một nhóm nào đó và điều đó sẽ hiện rõ trong giao tiếp của họ. Nếu bạn hỏi một người quan trọng về kỳ nghỉ, họ sẽ nói, “Vâng, tôi đã đến Miami. Nó thật tuyệt vời. Tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời và tôi vừa mới trở về tối qua.” Nhưng nếu bạn hỏi một người chấp nhận, họ sẽ nói, “Chúng tôi đã đi xuống đó. Tất cả chúng tôi đã tham gia sự kiện này và chúng tôi đã làm điều này.” Vậy bạn nghe thấy rất nhiều ngôn ngữ nói về nhóm và sự tham gia trong đó.
Bạn đi vào khía cạnh thông minh. Bao nhiêu lần bạn nghe mọi người nói, “Vâng, tôi thực sự đã nhận bằng MBA từ người này.” Hay “Ôi, tôi đã làm luận văn thạc sĩ về điều đó.” Để thấy những điều thông minh này phát ra từ người khác. Và thật đáng tiếc là bạn có thể xác định người đáng thương khá rõ ràng. Và đó là những người khó giao tiếp nhất. Người đáng thương luôn muốn nghe, “Tôi không thể tin được tất cả những điều mà bạn đã trải qua và bạn đã đến được tình trạng này. Tôi không nghĩ rằng nhiều người có thể làm được điều này.” Họ muốn được công nhận khi chịu đựng.
Cuối cùng, chúng ta có người có sức mạnh và quyền lực. Và điều này không phải lúc nào cũng là hình mẫu bạo lực. Nó có thể là một ai đó là lãnh đạo trong một công ty, nhưng họ muốn kiểm soát. Vậy ý nghĩa là, “Tôi có tạo ra sự khác biệt không?” Sức mạnh và quyền lực là, “Tôi có quyền kiểm soát người khác không?” Đây là tất cả mọi người từ những người lãnh đạo ép buộc mình lên đỉnh cho đến chàng trai có chiếc xe bán tải hầm hố với những quả testicle giả bằng nhựa treo ở sau xe.
Khi bạn hiểu được một người thuộc vào thể loại nào, bạn sẽ xuất hiện một cách hiệu quả để giao tiếp với họ. Ví dụ, nếu tôi đang nói chuyện với một người quan trọng, vâng. Tôi có nên tập trung vào ý nghĩa của họ không? Có phải vậy không? Vâng, có một vài loại khác mà chúng tôi dạy cho những người thông minh để nhận biết. Có sáu cách mà chúng ta đưa ra quyết định. Và có sáu cách mà chúng ta có giá trị, đây là mục tiêu cuối cùng mà chúng ta muốn. Nhưng tôi muốn nói một cách thể hiện rằng quyết định này sẽ tăng mức độ quan trọng của bạn, và tôi muốn khen ngợi họ về mức độ quan trọng của họ ngay trước khi tôi yêu cầu họ một điều gì đó.
Vì vậy, tôi có thể nói, “Bạn biết không, Stephen, đây là một podcast tuyệt vời. Bạn có hàng triệu người đăng ký và rõ ràng bạn đã tạo ra sự khác biệt trong cuộc sống của rất nhiều người, và bạn là một người quan trọng.” Vì vậy, điều đó sẽ hiệu quả với bạn, vì tôi biết rằng bạn muốn tạo ra sự khác biệt lớn nhất có thể. Và tôi muốn nói theo cách mà A đáp ứng nhu cầu của họ và cho họ biết rằng tôi là một nguồn lực cho điều đó. Nhưng B, rằng việc đưa ra quyết định này, bất kỳ điều gì chúng ta đang nói đến, bán một chiếc xe hay bất cứ điều gì, sẽ làm tăng khả năng của bạn để nhận được nhu cầu tương tự từ những người khác.
Vì vậy, tôi nghĩ nếu chúng ta làm điều này cùng nhau, tôi nghĩ điều đầu tiên sẽ xảy ra ngay lập tức là bạn sẽ có thể tác động đến gấp đôi số lượng người. Bạn sẽ để lại dấu chân sâu hơn rất nhiều trong thế giới này. Vì vậy, tôi đang nói với bạn, chúng ta sẽ tăng gấp đôi số người đăng ký hoặc thính giả của bạn, nhưng không chỉ có vậy, bạn sẽ tạo ra một tác động và di sản lớn hơn trên thế giới.
Vì vậy, mỗi khi tôi nghĩ đến nhu cầu, hãy luôn suy nghĩ theo cách của các chất dẫn truyền thần kinh. Nếu tôi có thể khen ngợi ai đó về nhu cầu của họ, thì đó là điều mà chúng ta cần từ những người khác. Vì vậy, tôi đang đem lại cho họ khoảng 500 triệu chất dẫn truyền thần kinh được thải ra khi họ nghe thấy điều này. Nên không chỉ là chúng ta đang chịu đựng và không tự tin cũng như tất cả những điều mà chúng ta đã nói cách đây một phút. Chúng ta cũng là những người nghiện chất kích thích, mọi người ạ. Chúng ta chỉ cần xác định chất kích thích mà người đó đang nghiện.
Tôi đã suy nghĩ về cây bút. Tôi tự hỏi nếu tôi là một người thông minh và bạn phải bán cho tôi cây bút. Vâng. Bạn sẽ làm điều đó như thế nào? Bạn biết đấy, tôi nghĩ có rất nhiều người ngoài kia. Và tôi nghĩ hầu hết mọi người chỉ làm những gì người khác làm. Và tôi chắc chắn rằng bạn sẽ đồng ý. Có rất nhiều kẻ ngốc ngoài kia chỉ làm những điều cơ bản. Tôi sẽ làm điều này. Và họ không thực sự đi ra ngoài giới hạn rất thường xuyên. Và thỉnh thoảng, bạn gặp một ai đó biết những điều có chất lượng cao hơn và bạn gặp một ai đó có thể nhìn thấy mọi việc ở một cấp độ khác với người khác.
Và tôi sẽ nói về trí tuệ đó trong khi vô thức liên kết tất cả điều đó với điều này. Điều này thì khác biệt. Nó độc đáo. Đây là một cây bút chì, nhưng nó không giống như những cây bút chì khác. Nó không phải là một thứ bình thường. Vì vậy, tôi muốn trình bày điều đó một cách và tôi sẽ bắt đầu với một bình luận tiêu cực. Đây là một trong những chiến lược thuyết phục hiệu quả nhất, đó là. Tôi sẽ liên kết tiêu cực với điều mà tôi không muốn bạn có. Vì vậy, giả sử chúng ta bắt đầu podcast của mình. Và tôi sợ rằng Stephen sẽ không kết nối với tôi. Và tôi biết rằng bạn có động lực từ sự quan trọng. Khi chúng ta bắt đầu podcast, hãy tưởng tượng nếu tôi nói điều gì đó ngay ở đầu podcast này và tôi nói, “Stephen, cảm ơn vì đã mời tôi, người bạn. Có rất nhiều người ngoài kia.” Và khi bất kỳ lúc nào tôi nói điều gì đó tiêu cực trong một cuộc trò chuyện, tôi luôn muốn không tạo ra dấu hiệu giữa bạn và tôi. Tôi luôn muốn chỉ tay ra ngoài.
Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn bạn cung cấp:
Vậy chúng ta đang nói về những người khác. Có rất nhiều người ngoài kia thực sự không đóng góp gì cho thế giới. Họ không thực sự quan tâm đến việc giúp đỡ người khác. Và mỗi lần bạn gặp một trong những người đó, khi bạn ngồi xuống với họ, họ đều có một điểm chung. Họ không thể dừng lại và kết nối khi ngồi với ai đó. Vì vậy, tôi đang gán ghép một đặc điểm mà tôi không muốn bạn có. Như là sự không thể kết nối. Ừ, thú vị. Và bạn đang chỉ tay một cách có ý thức. Nó không phải là người khác cho đến khi tôi nói từ “kết nối”. Và sau đó tôi chỉ tay qua lại giữa bạn và tôi. Từ “dừng lại” là một từ rất mạnh mẽ trong tiếng Anh. Vì vậy, khi tôi nói rằng tất cả bọn họ đều có cùng một đặc điểm, họ không thể dừng lại và kết nối hoàn toàn với người khác. Đó là một điều rất tinh tế. Nhưng tôi đã sử dụng các chất dẫn truyền thần kinh của bạn. Tôi đã sử dụng nhu cầu của bạn. Và tôi đã khiến bạn đồng ý, bạn gật đầu nếu. Đồng ý rằng những người đó thực sự không kết nối tốt với người khác. Vì vậy, đó là sức mạnh của những điều đó. Và bạn có thể sử dụng cùng một điều theo chiều ngược lại. Và tôi có thể nói một điều tích cực. Và tôi có thể nói, bạn biết đấy, Stephen, điều làm tôi thú vị là tôi đã đi vòng quanh thế giới. Tôi đã gặp vài doanh nhân. Tôi đã gặp những người đang trên TV. Và bạn nghĩ rằng họ chỉ chỉ trích một cách hời hợt trước khi bạn gặp họ. Và điều đó thật đáng kinh ngạc khi bạn gặp những người này, họ giống như tất cả đều có khả năng tắt mọi thứ và hoàn toàn kết nối với ai đó. Và điều đó cũng sẽ có tác động tương tự. Và điều đang diễn ra ở đây, mọi người, chúng ta muốn trở thành người đó vì điều đó tích cực. Chúng ta muốn sống phù hợp với kỳ vọng đó. Đúng vậy. Vậy những gì tôi đã làm là tôi đã khiến bạn nói, như Chris Voss đã diễn đạt, đúng vậy. Được rồi, nhưng tôi đã khiến bạn nói điều đó về bản thân bạn. Được rồi. Vậy bây giờ tôi không thay đổi ý tưởng của bạn. Tôi đang thay đổi danh tính của bạn. Thay đổi danh tính của tôi hay gì đó. Vâng, vì bạn đã đồng ý về việc bạn là ai. Bạn đã gật đầu. Được rồi. Và nếu tôi muốn đi xa hơn, tôi sẽ phải thừa nhận trước. Và tôi sẽ nói, bạn biết gì không, tôi đã từng có lo âu xã hội khi lớn lên. Và tôi tò mò, bạn có luôn có thể kết nối với mọi người mà bạn nói chuyện không? Hay đây là điều mà bạn đã phải làm việc? Ồ, đó có phải là một câu hỏi không? Vâng. Được rồi, nhưng tôi biết đó không phải là một câu hỏi. Vâng, nhưng ngay khi bạn hỏi điều đó, bạn bắt đầu trả lời câu hỏi đó, bạn đã đồng ý về việc bạn là ai. Vì vậy, nếu tôi muốn ai đó ít khép kín hơn, tôi có thể nói, bạn biết đấy, tôi đã dành cả đời mình chỉ lo lắng về việc người khác nghĩ gì. Và tôi đã tới 25 tuổi mới đạt đến điểm mà tôi có thể mở lòng. Bạn luôn cởi mở với mọi người như vậy hay bạn đã phải làm việc về điều đó? Vậy chỉ bất kỳ câu trả lời nào và không ai sẽ cho bạn một câu trả lời. Như, thật ra, tôi chỉ khép kín. Tôi rất bảo thủ và có lẽ chỉ một phần trăm người cảm thấy như vậy. Vậy những thỏa thuận nhỏ và không có cái nào trong số này được thiết kế cho mọi người phải nghe từ từng chữ. Tôi đoán họ có thể. Nhưng đó là về ý tưởng làm cho ai đó bình luận về danh tính của chính họ, về việc họ là ai như một người. Có điều gì khác liên quan đến giao tiếp không? Đặc biệt quan trọng. Thật buồn cười khi có quá nhiều người quan tâm đến phần giao tiếp hơn là phần lắng nghe. Họ muốn danh sách kiểm tra bay. Vâng, là những điều với Julian Treasure, người đã có bài TED Talk về cách trở thành một người nói tuyệt vời. Anh ấy đã nói với tôi rằng anh ấy cũng đã có một bài TED Talk về cách trở thành một người lắng nghe tuyệt vời. Không, không, không, lắng nghe, anh ấy nói mọi người muốn. Bài nói của anh ấy có khoảng 35 triệu lượt xem. Nhưng bài lắng nghe thì chỉ không có ai quan tâm đến điều đó. Nhưng tôi đoán rằng việc lắng nghe đóng một vai trò khá quan trọng trong việc trở thành một người nói tuyệt vời. Vâng, và lắng nghe có nghĩa là tôi có thể xác định ai bạn là và nhu cầu gì đang thúc đẩy bạn và nhu cầu xã hội cùng với cách mà bạn đưa ra quyết định. Có phải phần đó thuộc về việc quan sát không? Vâng, chắc chắn rồi. Chỉ lắng nghe điều đó có nghĩa là bây giờ tôi có những từ ngữ đúng để sử dụng cho giao tiếp và hiểu đúng động lực của bạn như một con người. Vì vậy, nếu tôi là một nhà trị liệu, điều đó làm cho tôi trở thành một nhà trị liệu tốt hơn. Nếu tôi là một người thương thuyết con tin, điều đó làm cho tôi trở thành một người thương thuyết con tin tốt hơn. Và nếu tôi là một nhân viên đường dây nóng tự sát, điều đó làm cho tôi thực sự giỏi hơn trong công việc của mình. Vì vậy, tôi hiểu chính xác những người tôi đang nói chuyện. Và mục tiêu của tôi là thuyết phục ai đó làm điều gì đó mà họ thường không làm. Bạn nói về điều này là khơi gợi thông tin. Vâng, khơi gợi thông tin là gì? Đó là một kỹ thuật của CIA, đúng không? Đúng vậy. Nó được phát triển bởi một người đàn ông có tên là John Nolan. Và cuốn sách của ông không còn được bán nữa. Bạn phải tìm nó trên eBay, rất khó để tìm thấy. Nhưng cuốn sách có tên là “Bí mật”. Tại sao nó không còn được bán nữa? Tôi nghĩ ông ấy đã rút nó khỏi giá sách. Tôi không chắc. Được rồi. Vậy khơi gợi thông tin là về việc sử dụng các tuyên bố thay vì câu hỏi. Và tôi sẽ cho bạn một ví dụ. Giả sử bạn và tôi đi vào Whole Foods, nơi mà chúng ta đang ở New York. Vì vậy, có thể cách một phố nào đó. Và chúng tôi bước vào đó và giả sử có một cô gái trẻ đang sắp xếp sản phẩm. Và bạn bước vào và tôi nói, được rồi, Steven, mục tiêu của bạn là tìm hiểu xem cô ấy kiếm được bao nhiêu trong 60 giây. Và bạn không được phép hỏi bất kỳ câu hỏi nào hoặc có hành động vụng về. Và điều đó khó khăn, đúng không? Nghe có vẻ rất khó khăn. Vì vậy, nếu bạn đi đến gần cô ấy và và đây là một sự tổng quát chỉ để giúp bạn hiểu khái niệm khơi gợi thông tin là gì. Và nói, “Này, tôi đang cố gắng tìm cà rốt baby.” Và cô ấy dẫn bạn đến đó. Nhưng trong khi bạn đang đi, bạn nói, “Tôi vừa đọc một bài báo trực tuyến. Nó nói rằng tất cả nhân viên của Whole Foods vừa được nâng lương lên 26 đô la một giờ. Thật tuyệt vời.”
Và cô ấy quay lại và nói, cái gì? Không, tôi kiếm được 17. Bây giờ cô ấy không cảm thấy như mình bị ép buộc hoặc bị hỏi về số tiền mình kiếm được. Cô ấy đang sửa lại bạn hoặc giả sử bạn đã lên một chiếc Uber tối nay. Và bạn nói, tôi vừa đọc được một bài viết rằng lái xe Uber là một trong những nhân viên hài lòng nhất trong cả nước. Bạn sẽ nhận được một sự chỉnh sửa. Bạn sẽ tự hỏi, bạn đọc ở đâu vậy? Vì vậy, kích thích nhu cầu sửa lại thông tin là một trong những cách dễ nhất để sử dụng phương pháp thu thập thông tin, nhưng đó chỉ là một cách. Một cách khác là chỉ cần đưa ra một tuyên bố sau đó và nói, tôi cá là bạn đã có một số trải nghiệm thú vị khi làm điều đó, hoặc tôi có thể tưởng tượng rằng điều đó thật thử thách. Các tuyên bố luôn tốt hơn việc đặt câu hỏi thẳng thừng vì người ta cảm thấy như họ đang tự nguyện cung cấp thông tin. Tầng thứ ba của điều đó là sự hoài nghi. Giả sử tôi muốn hỏi nếu bạn vừa trở về từ kỳ nghỉ và tôi không muốn sử dụng bất kỳ câu hỏi nào. Giả sử chúng ta gặp nhau để ăn tối hoặc gì đó. Và tôi nói, thấy chưa, bạn trông như vừa trở về từ kỳ nghỉ. Đó là một tuyên bố. Và bạn nói, không, thực ra, tôi đã làm điều này, điều này, điều này và điều này. Vì vậy, bây giờ bạn đã cung cấp cho tôi nhiều hơn nếu tôi chỉ hỏi bạn có đi nghỉ không. Và tôi nói, wow, điều đó chắc là thú vị. Tôi không thể tưởng tượng phải có rất nhiều điều xảy ra ở đó. Và bạn bắt đầu nói nhiều hơn nữa. Và rồi, nghe có vẻ tuyệt đấy. Không có khó khăn nào trong toàn bộ chuyến đi đó. Tôi rất thích khi mọi thứ hoàn hảo 100%. Và bạn nói, không, thực ra, và rồi bạn bắt đầu nói về điều đó. Và tôi nói, không thể nào. Giờ đây chúng ta có sự hoài nghi xuất hiện. Và tôi chưa hỏi bất kỳ câu hỏi nào. Vì vậy, đó là một điều mà tôi thách thức mọi người mà tôi huấn luyện để trở nên thực sự giỏi ở đó là phần thu thập thông tin, tôi có thể đi sâu bao nhiêu trong một người hoặc trong một cuộc trò chuyện chỉ bằng cách sử dụng những tuyên bố này? Và đó là lý do tại sao tôi đã viết có một chương hoàn chỉnh về nó trong cuốn sách này. Nhưng phần thu thập thông tin thì mạnh mẽ vì. Chúng tôi không bị hỏi câu hỏi. Vì vậy, bộ não của chúng ta không kích hoạt những chiếc chuông an ninh nhỏ. Và đây là cách các điệp viên Liên Xô lấy thông tin từ một thủy thủ 19 tuổi của Hải quân Hoa Kỳ trong những ngày đầu của Chiến tranh Lạnh. Họ sẽ nói rằng một con tàu sẽ cập bến Thái Lan hoặc một chiếc tàu ngầm sẽ cập bến Thái Lan hoặc Singapore. Và một người Nga sẽ lên và những thủy thủ này sẽ đang uống ở quán bar. Người Nga sẽ ngồi đó. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi rẻ tiền hoặc gì đó và bắt đầu trò chuyện. Họ nói, tôi biết rằng các tàu ngầm Đức có thể vượt qua bạn vì chân vịt của họ dài 22 feet và tất cả các chân vịt của tàu ngầm của bạn đều dài 18 feet. Và thủy thủ hơi say quay lại và nói, không, không phải vậy đâu. Và bắt đầu cung cấp tất cả thông tin chỉ để sửa lại thông tin. Và đó là điều mà họ đã làm vào thời điểm đó chỉ là sửa lại thông tin. Tôi kích thích nhu cầu này để cung cấp một số loại sửa đổi cho thông tin không chính xác. Và ngay cả với thông tin doanh nghiệp. Giả sử công ty đang di chuyển và họ phải thu thập thông tin doanh nghiệp. Ai đó trong công ty đó sẽ bị tiếp cận ở quán bar và ai đó sẽ nói, vâng, tôi nghe nói các bạn đang di chuyển giữa tháng Ba và tháng Tư. Và họ sẽ được sửa lại trong điều này. Không, thực ra là tháng Hai, nhưng chúng tôi không thực sự được nói về điều đó. Giống như không có cách nào bạn có thể di chuyển vào tháng Hai. Quá lạnh và lãi suất thì quá cao. Không có khả năng nào mà CEO sẽ làm điều đó. Giống như, vâng. Và rồi bạn sẽ nhận được nhiều thông tin hơn vì sự hoài nghi. Vì vậy, đó là việc sửa lại thông tin. Một kỹ thuật thứ hai được gọi là phân vùng, nơi tôi đưa cho bạn một loạt, như giữa tháng Ba và tháng Năm hoặc giữa 39 và 59. Và cái thứ ba là sự hoài nghi bắt đầu đưa thông tin này ra ngoài. Vì vậy, nếu bạn muốn nghĩ về việc, làm thế nào tôi bắt đầu một cuộc trò chuyện hoặc tiếp tục một cuộc trò chuyện bằng cách sử dụng phương pháp thu thập thông tin? Hãy nghĩ về những từ “và sau đó” và thực hiện một bản tóm tắt. Vậy, bạn đã làm điều này được ba năm rồi phải không? Đây không phải là công việc tốt nhất, nhưng nó đang giúp bạn hoàn thành mọi việc. Hoặc tôi cá. Tôi cá rằng điều đó thật thú vị. Tôi cá rằng vẫn có một số thử thách ở đó. Tôi cá rằng bạn đã vượt qua rất nhiều điều để đạt đến điểm này. Vì vậy hoặc tôi cá là cách tốt nhất để làm điều đó. Và khi, được rồi, nếu tôi nói, tôi cá rằng bạn ghét cà phê đó. Vâng. Đó đó là một tuyên bố, nhưng bạn sẽ cố gắng sửa lại thông tin trong mọi trường hợp. Vâng. Và nếu bạn thực sự ghét cà phê, bạn sẽ nói, vâng. Ngay cả việc bạn nói, vâng, tôi thật sự ghét nó cũng đã cung cấp thông tin. Vâng. Được rồi, thú vị. Và bạn thậm chí có thể tiếp tục với điều đó. Bạn nói, tôi cá rằng bạn ghét cà phê đó. Và ai đó nói, vâng, tôi thật sự ghét nó. Nhưng tôi có thể tưởng tượng bạn là kiểu người thích cà phê một cách rất cụ thể. Vâng, đây là cách tôi thích nó nhất. Và nói, thật sự thú vị. Không có kem, không có đường. Và tôi chỉ đang tóm tắt. Vậy tại sao điều đó tốt hơn so với tôi chỉ hỏi? Bạn thích cà phê của mình như thế nào? Vâng, nếu chúng ta chỉ nói về cà phê, thì đó không phải là thông tin nhạy cảm. Vì vậy, tôi không nói rằng điều đó tốt hơn. Nó cho thông tin nhạy cảm. Vâng. Khi bạn cố gắng không làm cho họ cảm thấy cảnh giác. Vâng. Vì vậy, quy tắc tổng quát là thông tin càng nhạy cảm mà bạn cần, càng ít câu hỏi bạn cần phải hỏi. Và có phải tôi đang nói như vậy không? Điều đó liên quan kiểu như cách mà tôi đã nhận được thông tin mà các điệp viên mà tôi đã phỏng vấn đã cung cấp, như Andrew Bustamante và Mike Baker. Cả hai đều nói rằng phần lớn trò chơi giống như lắng nghe ai đó và chỉ để họ nói và nói và nói và nói. Vâng. Họ không quá nóng vội. Vâng. Và đó là cách tốt nhất để không trở nên quá ép buộc là sử dụng những kỹ thuật thu thập thông tin. Nhận thức, bối cảnh, sự cho phép, mô hình PCP là một cách để hiểu cách khiến ai đó làm điều gì đó, từ việc tham gia vào một giáo phái cho đến việc mua một món đồ. Vâng.
Mô hình PCP trông có vẻ như chỉ gồm ba bước, nhưng tôi muốn bạn nhìn nhận nó như những quân domino. Một bước bắt đầu quá trình kích hoạt bước tiếp theo. Và khi bước đó đã được thực hiện, quân domino tiếp theo sẽ bắt đầu ngã. Vì vậy, nếu tôi thay đổi sự cảm nhận của bạn về điều gì đó, thì tôi cũng thay đổi bối cảnh mà bạn đang nhìn nhận điều đó, điều này sẽ thay đổi cách bạn cảm thấy có quyền thực hiện nó.
Cho tôi cho bạn một ví dụ. Bạn muốn một ví dụ kỳ quái hay một ví dụ nhàm chán? Chúng ta sẽ chọn ví dụ kỳ quái. Được rồi. Vậy hãy nói về một luật sư ở tiểu bang Washington đã bị buộc tội tấn công một người phụ nữ bằng cách sử dụng thôi miên. Anh ta đã để cô ấy khỏa thân trong văn phòng của mình, điều mà cô ấy sẽ không bao giờ làm. Và luật sư đó đang nghiên cứu về thôi miên và những thứ tương tự. Theo những gì tôi biết, anh ta thậm chí không giỏi lắm. Nhưng anh ta đã thôi miên cô ấy và sau đó nói với cô. “Cuối ngày làm việc, bạn trở về nhà và điều này cũng giống như lúc đó. Hãy tưởng tượng bạn vào cuối ngày. Bạn trở về nhà từ nơi làm việc, đặt chìa khóa vào bát. Bạn tiến vào phòng tắm, bật vòi hoa sen nóng lên. Và bây giờ bạn đang ở đây, chuẩn bị bước vào vòi sen.”
Vậy là anh ta đã thay đổi perception của cô về việc mình đang ở đâu. Anh ta đã thay đổi bối cảnh, vì cả bạn và tôi ngay bây giờ đều không muốn khỏa thân trên một podcast. Nhưng cả hai chúng ta sẽ làm điều đó tối nay khi đi tắm. Bởi vì đó là một bối cảnh khác. Anh ta đã thay đổi bối cảnh, điều đó đã cho cô ấy quyền để cởi bỏ đồ hoặc làm điều gì mà trong một bối cảnh xã hội, chúng ta sẽ không làm.
Một trong những cách mà tôi đã nghiên cứu về điều này và thấy thú vị là các nhà tuyển mộ cult. Tôi đã dành một khoảng thời gian lâu dài, khoảng sáu tuần, làm việc với những nhà tuyển mộ cult này và tôi đã qua lại giữa những nhà tuyển mộ cult và những người bán hàng trực tiếp. Đây là những người rất chăm chỉ, thật khó để làm việc bán hàng trực tiếp. Nhưng họ khiến mọi người làm những điều mà họ có thể không làm trong hoàn cảnh bình thường, chẳng hạn như lắp đặt một hệ thống năng lượng mặt trời trị giá 95.000 đô la trên mái nhà của họ, mua một chiếc máy hút bụi hoặc tham gia vào một cult có thể gây hại. Nhưng tất cả họ đều bắt đầu cuộc trò chuyện bằng cách thay đổi sự cảm nhận về những gì đang diễn ra.
Vì vậy, thay vì tôi nói, “Này, để tôi nói với bạn về điều này,” từ một góc độ cần thiết, họ đưa ra một cuộc khảo sát và nói rằng đó là một cuộc khảo sát ẩn danh, điều này tự động làm cho mọi người cởi mở hơn. Đó là một cuộc khảo sát ẩn danh. Tôi đã thay đổi quyền hạn. Giờ đây, bối cảnh đã thay đổi nhẹ. Và nếu tôi có thể thay đổi sự cảm nhận của bạn một lần nữa, bạn sẽ thích ở trong một nhóm người mà cảm thấy như gia đình hay những người có liên quan đến bạn?
Tôi bắt đầu hỏi tất cả những câu hỏi nhỏ ấy về cách bạn muốn sống cuộc đời của mình theo cách nào đó giống như đang đẩy bạn vào tâm lý cult, chẳng hạn như, bạn có muốn ở bên những người thích công ty của bạn không? Những câu hỏi như vậy. Vì vậy, thêm nhiều thay đổi về sự cảm nhận. Giờ đây, bối cảnh đã chuyển mình đến mức tôi vừa làm cho 25 thỏa thuận về việc tôi là ai như một con người. Vì vậy, bối cảnh của tôi đã hoàn toàn khác, điều này làm thay đổi quyền hạn của tôi. Nó giống như, tôi có quyền làm điều này bởi vì đó là kiểu người mà tôi đã đồng ý trở thành. Và đó là điều mà tôi đã nói rằng tôi là. Tôi phải làm việc này bởi vì đó là sự mâu thuẫn nhận thức, thật điên rồ.
Và một điều tôi dạy bạn về bất kỳ sự thuyết phục nào, dù bạn đang thực hiện một PSYOP trên toàn bộ một quốc gia hay chỉ đang thao túng một người hoặc làm liệu pháp cho một người, vũ khí chính của bạn với tư cách là một người có sức thuyết phục hoặc có ảnh hưởng là sự mâu thuẫn nhận thức, tức là tôi khiến bạn cảm thấy không thoải mái bởi vì cách mà tôi đã khiến bạn nhìn nhận thế giới. Nó không khớp với những gì bạn đang làm. Vì vậy, điều dễ dàng nhất cho bạn để thay đổi là những gì bạn đang làm. Thay vì thay đổi suy nghĩ của bạn về điều gì đó hoặc gọi bản thân mình là ngốc nghếch, tôi chỉ khiến bạn làm một điều gì đó khác. Và đó là sự mâu thuẫn nhận thức được vũ khí hóa.
Chúng ta đang thấy rất nhiều điều đó với chính trị cực đoan bên trái và cực đoan bên phải, cả hai phía đều như vậy. Nếu tôi có thể khiến một người đưa ra thậm chí một hoặc hai hoặc ba tuyên bố về danh tính của họ, tôi đã thay đổi một cách mạnh mẽ cách mà họ sẽ hành xử trong tương lai. Robert Cialdini, người đã viết cuốn “Influence” và “Persuasion”, một con người tuyệt vời, đã viết về điều này, nơi mà một vài tuần trước khi họ đi hỏi ai đó để đặt một cái biển khổng lồ xấu xí trong sân của họ nói rằng “Lái xe an toàn”, cái biển thật to và xấu. Hai tuần trước đó, họ đi từ nhà này sang nhà khác và hỏi, “Bạn có ủng hộ lái xe an toàn không? Có hay không?” Ai sẽ nói không nhỉ? Khoảng 91% đáp rằng, “Có, tôi ủng hộ lái xe an toàn.” Họ nói, “Tốt, bạn có thể dán cái sticker nhỏ này trên cửa sổ trước của bạn được không? Cái sticker nhỏ đó. Chỉ để cho chúng tôi biết rằng bạn đang ủng hộ lái xe an toàn. Đó là tất cả những gì chúng tôi luôn yêu cầu bạn làm.” Hai tuần sau, họ quay lại khu phố, khoảng 89% người dân đang dán những cái biển này trong sân của họ. Khu phố khác mà họ thực hiện thử nghiệm không có cuộc khảo sát nhỏ này, “Bạn có ủng hộ lái xe an toàn không?” và chỉ có khoảng sáu phần trăm dán cái biển đó trong sân của họ.
Vì vậy, việc tạo ra một thỏa thuận về việc tôi là ai và sau đó thực hiện hành động theo nó. Nếu tôi có thể khiến bạn thực hiện hành động về một điều gì đó, không chỉ giữa bạn và tôi, giờ tôi đã khiến bạn dán một cái sticker lên cửa sổ của bạn. Tôi đã khiến bạn làm một điều gì đó làm thay đổi cách mà những người khác nhìn bạn. Vì vậy, nếu tôi có thể khiến bạn công khai một điều gì mà tôi đã khiến bạn tin, tôi khiến bạn thực hiện một bài đăng trên Twitter, tôi khiến bạn thực hiện một bài đăng trên Facebook. Giờ tôi đã ghi lại danh tính. Vì vậy, phần lớn các khóa đào tạo về thuyết phục và ảnh hưởng trên thế giới là về việc ghi lại các ý tưởng. Danh tính là nơi bạn thực sự có thể thay đổi hành vi, bởi vì tôi khiến bạn đồng ý rằng bạn là một loại người nhất định trước khi tôi muốn bạn làm bất kỳ điều gì. Thú vị đấy. Nó giải thích rất nhiều về chính trị, thực tế đúng không?
Bạn biết đấy, những gì chúng ta thấy trong các chu kỳ bầu cử và cách mà một đảng chính trị, một nhóm chính trị có thể từ từ bị lệch lạc. Cùng nhau đến một vị trí mà khách quan mà nói, ôi chao, thật điên rồ. Ừ, bạn biết đấy, vì họ từ từ, họ nói, tôi thuộc về đảng này. Tôi đã đăng ký vào đảng chính trị cụ thể này. Và sau đó dần dần, chỉ với những niềm tin dần dần thay đổi, bạn kết thúc sau 10 năm, tất cả mọi người đều tin tưởng và nghĩ rằng một điều gì đó là ổn. Ừ. Thú vị đấy. Chỉ vì bạn đã đồng ý. Tôi đoán một phần điều đó giải thích cho một số cuộc chiến tranh nữa. Như có một yếu tố ở đây, có thể giải thích cho những điều như Đức Quốc xã. Ừ, và cách mà một nền văn minh có thể từ một nền văn minh tương đối bình thường chuyển sang làm những điều thực sự khủng khiếp, tàn bạo đối với con người. Ừ. Và nếu bạn quay lại thí nghiệm Milgram, ngay lập tức, tôi đã khiến bạn nói, bạn có hoàn toàn tự nguyện tham gia không? Bạn có chấp nhận vai trò của giáo viên không? Bạn có ngồi vào chiếc ghế này không? Bạn có sẵn sàng sốc điện anh ta bằng điện áp thấp này không? Tôi đã khiến bạn đồng ý rằng tôi là kiểu người sẵn sàng sốc điện ai đó vì một thí nghiệm trong hai phút đầu tiên. Và họ không nói về điều đó. Họ có xu hướng nói rằng toàn bộ thí nghiệm liên quan đến quyền lực. Nhưng tôi không nghĩ rằng đó chỉ là quyền lực. Tôi nghĩ rằng nhiều điều trong số đó là sự mới mẻ và họ không bao giờ nói về điều đó trong những bản tổng kết của nghiên cứu này. Nhưng nếu bạn tình nguyện cho thí nghiệm đó, bạn đang lái xe đến một khuôn viên mà có thể bạn chưa từng đến, đi vào một tòa nhà mà bạn chưa bao giờ đến, gặp một người đàn ông trong áo lab mà bạn chưa từng gặp. Nhưng một gã khác bạn chưa từng gặp trong một căn phòng mà bạn chưa từng gặp, ngồi trước một cỗ máy bạn chưa từng thấy, đọc một bài kiểm tra mà bạn chưa từng đọc trong suốt cuộc đời của bạn. Tất cả những điều này đều hoàn toàn mới mẻ. Điều số một tạo ra sự chú ý trong não động vật có vú. Đây là chó, bạn có thể gọi tên nó, là sự mới mẻ. Vì vậy, tổ tiên của chúng ta, họ đi ngang qua một bụi cây mỗi ngày trong cuộc sống của họ. Và một ngày, mặt trời sắp lặn và một cành cây gãy phía sau bụi cây đó. Đó là sự mới mẻ, đó là một thông tin không mong đợi. Một thông tin mới hay nó là điều không mong đợi? Ừ, định nghĩa của bạn về sự mới mẻ ở đây là gì? Sự mới mẻ là não của tôi dự đoán một số điều sẽ xảy ra. Tôi sẽ đi qua bụi cây này, giống như những gì tôi đã làm trước đó. Tôi có một kịch bản cho việc xử lý mọi thứ và có điều gì đó xảy ra phá vỡ kịch bản đó về những gì tôi dự đoán về thế giới. Điều đó có lý. Ừ. Bất kỳ loại sự mới mẻ nào cũng tạo ra sự chú ý. Vì vậy, bốn điều mà chúng ta có thể điều chỉnh bên trong não con người viết tắt thành chữ “fate” (số phận). Vì vậy, bốn cách để điều chỉnh hoặc ảnh hưởng đến một động vật có vú. Và điều này là con người, chó, bạn có thể gọi tên nó, là qua sự chú ý, quyền lực, bộ tộc và cảm xúc. Đó là bốn thứ mà một con chó có thể cảm nhận. Nếu bạn đang xem video huấn luyện chó, bạn đang xem, giả sử bạn đang binge-watching ba mùa của Dog Whisperer với Cesar Milan. Bạn thấy anh ấy điều chỉnh sự chú ý, thiết lập quyền lực, thể hiện sự liên kết với bộ tộc và khen ngợi chó khi chó làm tốt. Sự chú ý, quyền lực, bộ tộc và cảm xúc. Đó là cách chúng tôi huấn luyện động vật. Nó cũng là cách mà một quảng cáo truyền thông tạo động lực cho bạn mua một thứ gì đó. Họ thu hút sự chú ý của bạn. Họ cho bạn thấy, đây là một triệu người đã mua nó cho đến nay. Và tất cả họ đều có những đánh giá năm sao. Mọi người trong khu phố của bạn đều đang làm điều đó. Hoặc tất cả những người này trên khắp nước Mỹ đều đang làm điều đó. Họ đạt được thành công. Và tất cả bạn bè của họ yêu quý họ vì thành công đó. Giờ chúng ta có cảm xúc và họ thể hiện điều đó bằng hình ảnh. Họ không chỉ nói về điều đó. Họ đang cho thấy những hình ảnh trực quan đó để chỉ cho não động vật có vú, sự chú ý, quyền lực, bộ tộc và cảm xúc là những điều tạo nên số phận. Tôi đã nghĩ về rất nhiều quảng cáo nước ngọt trong ánh nắng mùa hè. Và bạn thấy, bạn biết đấy, như là, bạn nghe âm thanh khi họ mở ra. Có những người ở đó. Tôi đoán đó là bộ tộc đang có khoảng thời gian tuyệt vời. Và tôi chỉ đang bận rộn với phần quyền lực trong ngữ cảnh đó. Vì vậy, những quảng cáo bạn thấy cho một thương hiệu nước ngọt. Tôi nghĩ quyền lực sẽ là sự hiện diện trên màn hình hoặc sự công nhận thương hiệu. Được rồi. Hoặc có thể là một người nổi tiếng nào đó. Ừ. Và đây xuất phát từ một người lãnh đạo bộ tộc. Bởi vì nếu tổ tiên của chúng ta không lắng nghe một người lãnh đạo bộ tộc, bạn sẽ không sống lâu. Và bạn thực sự nói về cách để thắng một cuộc tranh cãi. Và khi tôi nói thắng một cuộc tranh cãi, tôi không thực sự có nghĩa là một cuộc tranh cãi. Tôi có nghĩa là, giống như, bạn biết đấy, tôi và bạn gái đang có một cuộc trò chuyện. Ừ. Và tôi muốn có một giải pháp tốt. Những điều gì mà tôi chắc chắn không nên làm? Chỉ ra những điểm nhỏ. Bất kỳ thông tin nào không chính xác, chúng tôi chờ đến cuối. Chúng tôi lưu nó lại. Được rồi. Vì vậy, nếu tôi nghe, nếu tôi đang tranh cãi với ai đó và họ chỉ trích tôi vì đã làm điều gì đó mà tôi rõ ràng là không làm, tôi sẽ chờ đợi. Tôi muốn chờ đợi vì họ sẽ bị phân tán bây giờ mà chúng tôi muốn họ đưa ra trước. Nhưng ngay lập tức, càng sớm càng tốt trong bất kỳ cuộc tranh luận nào như thế này, tôi muốn thiết lập, giống như, chúng ta có điểm chung nào không? Chúng ta chia sẻ điểm chung nào? Và chúng ta có muốn một kết quả tương tự không? Và tôi thậm chí có thể hỏi câu hỏi đó rất nhanh. Chúng ta cả hai có muốn điều gì đó giống nhau từ cuộc thảo luận này không? Tôi sẽ không bao giờ gọi đó là một cuộc tranh cãi. Vì vậy, một khi mà chúng ta hướng về. Đây là kết quả mà tôi muốn, thay vì tôi cần phải thắng một cuộc tranh cãi, vì khi chúng ta đang trong một cuộc chiến, chúng ta có xu hướng nghĩ tôi cần phải chinh phục cuộc trò chuyện này một cách trí tuệ và tôi cần phải đúng. Và nếu tôi có thể đúng, điều đó có nghĩa là tôi đã đúng. Không thắng một cuộc tranh cãi không có nghĩa là bạn đúng trước đó hoặc sau đó. Nhưng điều đó có nghĩa là, điều gì là kết quả lý tưởng cho cả hai chúng ta? Và tôi sẽ dừng lại trong một cuộc đàm phán kinh doanh hay bất cứ điều gì. Điều gì là lý tưởng cho cả hai chúng ta? Chúng ta đều muốn điều này. Và kết quả lý tưởng cho bạn là vậy. Kết quả lý tưởng cho tôi là vậy. Và tôi nghĩ rằng ở đây có một số điểm chung.
Và điều đó sẽ giống như trong một mối quan hệ. Nếu có điều gì đó bắt đầu mất kiểm soát, điều đầu tiên mà tôi sẽ nghĩ đến là tôi sẽ lắng nghe những điều không được nói ra. Vì vậy, nếu vợ tôi nói, “Bạn thậm chí không cần phải gọi tôi. Bạn không gọi cho tôi đâu. Khi bạn đi công tác, tôi không bao giờ nhận được cuộc gọi nào.” Bạn có nghĩ rằng cô ấy lo lắng vì điện thoại của cô ấy không rung, hay cô ấy lo lắng vì không được đánh giá cao và không cảm thấy được yêu thương? Vì vậy, đàn ông, đặc biệt, thường có xu hướng nói, “Hãy để mở những sự thật này nhanh chóng. Lấy điện thoại của bạn ra. Tôi sẽ cho bạn thấy một số cuộc gọi nhỡ ngay bây giờ.” Nó không phải là về các cuộc gọi. Tôi cần phải nghe điều gì đang ẩn sau những câu nói mà ai đó nói ra. Bạn cần phải nghe giữa những dòng, giống như một người phân tích hành vi. Vậy cảm xúc nào đang bắt đầu ở đây? Có phải là cơn giận dữ? Có phải là sự cô đơn? Hay cảm giác không được đánh giá cao? Tôi cần hiểu cảm xúc đứng sau những gì ai đó nói và giải quyết điều đó, mà không bao giờ đề cập một cách chính xác những gì mọi người đang nói để cố gắng thắng một cuộc tranh luận.
Tôi vừa đăng một video trên YouTube ba ngày trước có tên là “Công tắc tắt của người thích tự mãn” và đó là cách để vô hiệu hóa bất kỳ người thích tự mãn nào. Và có một số phương pháp rất cụ thể. Nhưng phương pháp lớn nhất là luôn luôn suy nghĩ về điều mà họ đang cố gắng lấy từ bạn. Vì vậy, nếu tôi đang trong một cuộc tranh luận, có ai đó đang sử dụng nỗi sợ, nghĩa vụ hoặc cảm giác tội lỗi không? Và từ viết tắt đó tạo thành từ “sương mù” (fog). Vậy tôi có gặp rắc rối không, hay tôi có thể nhận ra khi ai đó đang sử dụng nỗi sợ, nghĩa vụ và cảm giác tội lỗi? Và nếu ai đó đang làm bất kỳ điều nào trong số đó, tôi muốn chỉ ra điều đó một cách không đối kháng. Giả sử bạn nói với tôi một câu như, “Nếu bạn không làm điều này, tôi sẽ phải làm việc 19 tiếng vào tuần tới.” Vì vậy, nó không bao giờ liên quan đến số giờ, mà giờ là cảm giác tội lỗi, đúng không? Tôi có thể nói, “Stephen, có thể bạn không có ý nhưng nghe như bạn muốn tôi cảm thấy có lỗi vì phải làm việc vào tuần tới.” Và tôi biết bạn là một người tốt. Tôi không nghĩ bạn có ý như vậy. Vì vậy, tôi sẽ luôn chỉ ra bất kỳ nỗi sợ, nghĩa vụ hay cảm giác tội lỗi nào. Nhưng tôi sẽ chỉ ra một cách mà nói có thể bạn không có ý như vậy. Nhưng nghe như điều này là những gì bạn đang nói ở đây. Và tôi luôn muốn sử dụng từ đó mà không gây đối kháng và tôi muốn cho họ một đường lui. Trong đào tạo thẩm vấn, chúng tôi luôn gọi điều này là cây cầu vàng. Trong nghệ thuật chiến tranh, họ nói, hãy cho đối thủ của bạn một cây cầu vàng mà họ có thể rút lui để họ có thể rút lui qua cây cầu vàng này và kẹp họ vào một góc. Vâng. Vì vậy, chúng tôi cho họ một đường lui. Thật tuyệt vời. Có thể bạn không có ý như vậy. Và tôi luôn muốn suy nghĩ về việc quay trở lại điều đó. Cảm giác hoặc nỗi sợ nào ẩn giấu đứng sau những gì họ đang nói? Họ đang sợ hãi điều gì đó. Họ sợ mất một thỏa thuận. Họ sợ mất tiền. Họ sợ trông có vẻ như thế nào. Họ sợ những người trong phòng sẽ nghĩ gì. Vậy nỗi sợ ẩn giấu trong lập luận của ai đó là ở đâu? Bất cứ khi nào bạn đang trong một cuộc tranh luận, có một mức độ nỗi sợ bị che giấu. Và chỉ trong 30, 40 giây, bạn có thể tìm thấy điều đó. Và rất nhiều người dạy điều này như một chiến thuật, nhưng chỉ cần dừng lại và nhìn vào một người sau khi họ làm điều đó trong một cuộc tranh luận thì thật sự mạnh mẽ. Chỉ cần dừng lại và nhìn vào họ. Vâng. Giả sử, bạn đã nói với tôi rằng, “Tôi sẽ phải làm việc 19 tiếng vào tuần tới.” Ngay khi tôi dừng lại, sức mạnh của câu nói đó giảm đi vì tôi không dừng lại như một chiến thuật. Tôi chọn dừng lại vì tôi muốn xử lý những gì bạn đang nói. Và điều đó giúp mọi người làm như vậy vì nó cảm thấy ít ngượng hơn như thể tôi đang làm một chiến thuật. Tôi đang làm điều đó. Nhưng tôi chỉ đang dừng lại vì tôi thực sự sẽ phản ánh về những gì bạn vừa nói. Và tôi sẽ sử dụng thời gian đó trong một phút. Tôi có thể nhìn đi chỗ khác. Ngay khi bạn nói xong, tôi có thể nói. Và tôi có thể chỉ mất một khoảnh khắc và nói, “Stephen, có thể tôi đã hiểu sai điều này” và đi ngay vào đó. Vì vậy, cái khoảng dừng lâu đó rất hiệu quả trong cuộc trò chuyện, đặc biệt khi nó có ý nghĩa và không phải là một chiến thuật. Điều quan trọng nhất mà chúng ta chưa nói đến là gì mà chúng ta nên đề cập? Đặc biệt khi nó liên quan đến những gì hầu hết mọi người hỏi bạn và họ quan tâm nhất. Vậy, điều gì là một điều không ai từng hỏi bạn trong một podcast? Điều gì là một điều không ai từng hỏi tôi? Vâng. Mọi người thực sự không hỏi tôi nhiều. Vậy bạn là ai và sứ mệnh của bạn là gì? Ồ, bạn đang làm điều gì đó với tôi. Tôi không làm điều gì trừ khi bạn đang làm điều gì đó với tôi. Tôi rất muốn biết. Và tại sao bạn không trả lời điều đó và tôi sẽ phân tích các tuyên bố ẩn mà bạn sẽ tiết lộ về tính cách của bạn. Ừ, tôi là ai? Tôi là một podcaster. Tôi là một doanh nhân, tôi là một nhà đầu tư. Tôi là một bạn trai. Và sứ mệnh của tôi? Đó là theo đuổi tiềm năng của mình và theo đuổi sự tò mò và xem điều gì xảy ra. Ổn rồi. Vâng. Vậy đó là một câu trả lời tuyệt vời. Nhưng bạn đã đi sâu vào việc bạn là ai như một con người. Vì vậy, điều đầu tiên bạn làm là nhìn lên bên phải của bạn. Vâng. Sau đó bạn nhìn lên bên trái, rồi lên giữa. Vì vậy, khi mắt của bạn di chuyển theo nhiều hướng, điều đó được gọi là tìm kiếm truyền dẫn. Vì vậy, tôi đang nhìn vào các tủ hồ sơ khác nhau bên trong đầu của tôi. Vâng. Và rồi bạn đã nói về một số nhãn mà bạn đã mang. Vâng. Và podcaster là điều đầu tiên, nhưng bạn đã nhắc đến bạn trai. Vì vậy, tôi biết điều gì quan trọng đối với bạn. Vì vậy, như podcast, bạn không nói “Tôi là một ngôi sao truyền hình,” nhưng hầu hết mọi người sẽ xác định bạn là một ngôi sao truyền hình, nhưng điều đó không quan trọng với bạn. Vâng, điều đó không quan trọng với tôi. Đúng. Vì vậy, bạn có thể nghe điều gì quan trọng đối với mọi người. Thú vị. Và rồi sứ mệnh không phải về người khác. Nó liên quan đến việc “Tôi có thể làm gì để trở nên tốt hơn?” Bạn có thể đang làm điều đó để làm phong phú thêm cuộc sống của người khác, nhưng bạn không nói, “Tôi có một podcast để tôi có thể mang lại lợi ích cho 10 triệu người.”
Bạn sắp đạt đến 10 triệu phải không?
Ừ, thật thú vị vì thực sự, bộ não của tôi, như,
nó đã sẵn sàng để nói điều đó.
Và rồi tôi nghĩ rằng đó không phải là bản chất của sự thật.
Sự thật là tôi đã bắt đầu điều này trong phòng ngủ của mình.
Và tôi luôn nghĩ về việc khi tôi làm điều đó trong ba năm,
không ai lắng nghe.
Vì vậy, nhiệm vụ của tôi khi tôi làm điều đó thật sự là vì tôi thật sự yêu thích nó.
Ừ.
Không phải là tôi sẽ thay đổi thế giới.
Và đôi khi thật khó để không thêm vào, như tôi muốn thay đổi thế giới.
Và tôi chỉ không tin, tôi không tin rằng đó là lý do mà hầu hết mọi người bắt đầu mọi thứ
và tiếp tục khi không ai lắng nghe.
Ừ.
Tôi nghĩ nó thường là điều gì đó ích kỷ hơn.
Điều đó có lý.
Ừ.
Bạn đã bắt đầu một điều gì đó và bạn đam mê về chính bản thân điều đó.
Tôi thích điều đó.
Ừ.
Ừ.
Tôi thích điều đó.
Đó là một sự khơi gợi.
Ồ, được rồi.
Đó là điều bạn vừa mới làm phải không?
Ừ, ba.
Tôi nghĩ tôi đã làm ba lớp.
Được rồi.
Nhưng nó rất rất chân thành.
Và rất nhiều người đạt được việc thu hút người đăng ký.
Tôi nghĩ tôi sẽ đạt một triệu trong một hoặc hai tuần tới,
điều đó là một cột mốc rất lớn đối với tôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ có một triệu.
Nhưng nó chưa bao giờ quan trọng trên kênh chính của bạn,
trên bảng hành vi.
Đó là tôi và ba người khác là những người phân tích hành vi.
Ah, đúng rồi, điều đó thật đáng kinh ngạc.
Ừ, thật tuyệt vời.
Và chúng tôi ghi lại.
Đó là một sự khơi gợi.
Làm tốt lắm.
Vì vậy, chúng tôi chỉ ghi âm zoom.
Không chỉnh sửa chúng chút nào.
Tôi đã thấy điều đó.
Tôi chỉ đang cố gắng khơi gợi.
Thật lộn xộn.
Vậy bạn đang nói rằng, bạn đang đọc tôi.
Bạn đã nói tôi là podcaster.
Tôi đã nói tôi là doanh nhân, tôi đã nói tôi là nhà đầu tư.
Và rồi tôi đã nói, tôi làm điều đó để như, tôi nghĩ tôi đã nói.
Vì vậy, mục tiêu của bạn.
Sự tò mò.
Và rồi tôi là người khác.
Nó như thế nào, nó đã nói về tiềm năng của tôi.
Đó là điều tôi suy nghĩ rất nhiều,
như thúc đẩy tiềm năng của tôi và theo đuổi sự tò mò của tôi.
Ừ, tôi thấy điều gì xảy ra.
Vì vậy, tiềm năng tò mò.
Tôi sẽ thấy gì ở đó?
Vì vậy, tôi là một podcaster.
Tôi đã làm điều này vì đam mê.
Tôi muốn tôi muốn hoàn thiện tiềm năng của mình.
Tôi có đang nói rằng tôi không thấy sự chấp nhận.
Tôi không thấy rằng bạn cần sự phê duyệt từ tôi để làm điều gì đó.
Vì vậy, nó liên quan đến mức độ quan trọng cá nhân của bạn.
Như, tôi có tạo ra sự khác biệt không, nhưng không phải đối với người khác.
Nhưng bạn vẫn muốn mọi người công nhận
rằng bạn đang đạt được tiềm năng của bạn.
Bạn đang làm những gì bạn nói bạn sẽ làm.
Bạn phụ thuộc vào bạn gái của bạn.
Vì vậy, chúng ta đang nói về một chút nhóm.
Nhưng tất cả những gì bạn đang nói đều liên quan đến tầm quan trọng.
Vì vậy, khi tôi nói như, bạn tạo ra sự khác biệt to lớn
trong cuộc sống của mọi người và bạn thực sự làm phong phú thêm cho người khác,
bạn đang làm chính xác những gì bạn sinh ra để làm.
Nó tác động mạnh mẽ hơn nếu tôi nói, nhiều người đánh giá cao bạn.
Và bạn đang ở trong rất nhiều vòng tròn xã hội tuyệt vời
và bạn như trung tâm của sự chú ý trong căn phòng.
Ừ, thấy cái nhăn mặt nhỏ đó.
Ừ, nhưng những người khác như là nhóm người tập trung vào sự phê duyệt nhiều hơn.
Khi tôi nói như, tôi có thể nói như, bạn là trung tâm
của tất cả các nhóm bạn bè của bạn và mọi người đến với bạn để xin lời khuyên.
Bạn có vẻ như một trong những người đó,
điều đó cũng là một tuyên bố khơi gợi tự thân.
Vì vậy, bạn có thể thấy rằng nếu tôi sử dụng bất cứ điều gì
không phù hợp với tâm lý của bạn, nó cảm thấy lạ.
Ừ. Và nếu một người bán hàng đang làm điều đó,
họ làm điều đó một cách vô tình và họ nói, ô, đây là một trò chơi số
vì tôi không Tôi sử dụng kịch bản này mà tôi có.
Tôi theo kịch bản khá lỏng lẻo và tôi đóng bán 41 phần trăm
hoặc bất cứ điều gì nó thực sự là.
Nếu bạn thay đổi cách bạn giao tiếp dựa trên các phần nhỏ của tâm lý của người đó,
điều này là hiển hiện công khai, là những suy nghĩ riêng tư,
nhưng chúng rất công khai.
Nếu bạn biết cách lắng nghe những gì mọi người đang nói
và hiểu những gì mọi người đang nói, bạn có thể phát biểu điều đó.
Và nó thay đổi cách bạn nói, nó thay đổi cách bạn giao tiếp,
cách bạn đóng một giao dịch, cách bạn khiến ai đó làm điều gì đó.
Mọi thứ thay đổi ngay khi bạn có thể phân tích một con người
và hiểu họ một chút sâu hơn.
Và nếu bạn biết những nhu cầu, nếu tôi biết rằng nhu cầu của bạn.
Nhu cầu là tầm quan trọng.
Tôi tự động biết rằng một số nỗi sợ hãi của bạn và một số nỗi sợ lớn nhất của bạn
là cảm giác không quan trọng, cảm giác như bạn có thể đã tạo ra sự khác biệt,
nhưng bạn không tạo ra sự khác biệt nào.
Như bạn không để lại bất kỳ dấu chân nào trên thế giới.
Như bạn không hoàn thành những gì bạn có nghĩa là những gì bạn muốn.
Và bất kỳ nhu cầu nào mà tôi có thể xác định tự động tiết lộ một số nỗi sợ.
Và nếu tôi hiểu nỗi sợ, tôi cũng có thể dẫn dắt hành vi theo cách đó nữa.
Tôi đã suy nghĩ về bối cảnh của việc trở thành CEO hoặc quản lý các nhóm.
Đây là, tôi đoán đây là lý do tại sao thật quan trọng để biết các loại người khác nhau
mà bạn có trong đội của mình.
Và tôi cũng đã từng làm việc trên điện thoại để làm việc bán hàng.
Và ai đã làm?
Vâng, trong nhiều năm, khi tôi 16 tuổi, tôi đã làm việc tại Everest ở Plymouth,
nơi chuyên làm cửa sổ và cửa ra vào và nhà kính và cỏ nhân tạo.
Và rồi khi tôi đến Manchester khi tôi lớn hơn một chút
để vào đại học trước khi bỏ học, tôi làm việc tại bảo hiểm xe hơi Swinton.
Tôi đã làm việc tại một đống nơi.
Tôi đã làm việc tại Fusion Studios, bán như các phiếu chụp ảnh.
Tôi đã thực hiện quảng cáo Facebook trên điện thoại vào thời điểm đó.
Rất nhiều kinh nghiệm bán hàng qua điện thoại.
Và tôi chỉ đang tự hỏi, vì trong những khoảnh khắc đó,
bạn gọi ai đó từ đột ngột hoặc họ gọi bạn để hỏi về bảo hiểm xe hơi
và bạn không có nhiều thời gian để tìm hiểu
họ là loại người nào. Không hề.
Vậy bạn làm thế nào?
Rồi bạn quay lại mô hình fate.
Vì vậy, một trong các đội bán hàng mà tôi mới đào tạo.
Và tôi không nằm trong một thỏa thuận bảo mật.
Nhưng một trong những điều khi họ gọi người khác từ đột ngột
là họ giả vờ như chú chó của họ vừa mới đánh đổ một ly nước lên máy tính của họ.
Ngay khi người đó trả lời điện thoại và họ như, ôi trời ơi,
tôi rất xin lỗi, hãy đợi một chút.
Và họ đang giải quyết chuyện này và họ giải thích rằng,
chúng tôi vừa mới có một chú chó mới và nó đã làm đổ cái cốc cà phê này.
Tôi thật sự xin lỗi.
Người đó thậm chí còn không biết họ là ai nữa.
Nhưng thật thú vị và mới lạ đến nỗi họ ở lại trên điện thoại lâu hơn 70%
chỉ vì cái cà phê bị đổ và người kia nói, tôi thật sự xin lỗi.
Điều này thật xấu hổ.
Việc thừa nhận rằng tôi cảm thấy có chút xấu hổ khi ở trên điện thoại.
Họ ở lại trên điện thoại lâu hơn vì sự mới mẻ đã thu hút sự chú ý của não bộ.
Thú vị quá.
Và nếu họ ở trên điện thoại một chút lâu hơn,
bạn có thể hiểu rõ hơn về họ và hiểu họ là người như thế nào
và điều chỉnh tốt hơn để có thể nắm bắt.
Và khi bạn nói, tôi thật sự xin lỗi, điều này thật xấu hổ.
Người khác, hầu như mọi người sẽ nói, không, không sao đâu.
Không sao cả. Tôi thậm chí còn không biết bạn là ai.
Chúng ta thậm chí còn chưa quen biết nhau.
Có điều gì mà bạn thấy thường xuyên
và thiếu sót trong các bài thuyết trình bán hàng khi bạn đào tạo nhân viên bán hàng không?
Có phải có một điều gì cụ thể mà thường thiếu sót
mà họ không làm không?
Có một vài điều, nhưng độ chậm là một vấn đề lớn.
Quyền lực thì thiếu tự tin vào những gì người đó đang bán
và rập khuôn theo một kịch bản.
Và đây là điều đáng chú ý nhất.
Bất kỳ loại kịch bản nào cũng tự động báo cho não bộ của chúng ta.
Vậy, lần cuối cùng bạn nhận được cuộc gọi như thế nào?
Bạn có những cuộc gọi từ người bán hàng đến điện thoại của bạn thỉnh thoảng không?
Thỉnh thoảng, đúng không?
Tôi cũng vậy. Và tôi sẽ nhận cuộc gọi đó.
Và ngay khi nghe thấy ai đó nói, ồ, chào ông Hughes.
Đây là… từ công ty nào đó.
Não của tôi biết cuộc gọi bán hàng nghe như thế nào
và ngay lập tức rời bỏ cuộc hội thoại.
Ngay cả khi tôi không muốn như vậy, não của tôi đã bắt đầu ngắt
gã này ra khỏi cuộc đời tôi vì nó nghe giống như tất cả những gì khác tôi đã từng nghe.
Vì vậy, vì não của chúng ta rất giỏi trong việc tạo ứng dụng,
tôi biết bởi vì chỉ biết về thần kinh học.
Nếu tôi gọi và tôi nghe giống như một nhân viên bán hàng
hoặc nghe như thứ gì đó bạn đã từng nghe trước đây, bạn sẽ xong.
Bạn sẽ rời khỏi điện thoại nhanh nhất có thể.
Nếu có điều gì xảy ra khiến bạn nghĩ, ồ, điều này khác biệt.
Não của bạn sẽ chú ý nhiều hơn.
Và tôi không có ý nói rằng đổ một cốc cà phê Starbucks lên máy tính của bạn.
Tôi có ý nói, làm thế nào để tôi làm cho các cuộc gọi bán hàng của mình
không giống như tất cả những cuộc gọi khác tồn tại?
Tôi đã từng là nạn nhân của một cuộc gọi mà rõ ràng đã nghe những điều bạn nói
bởi vì người đàn ông đã gọi tôi và nói,
chào, đây là cuộc gọi bán hàng và bạn có thể ngắt máy ngay bây giờ nếu bạn không quan tâm.
Nhưng nếu bạn sẵn sàng lắng nghe tôi, tôi chỉ cần 30 giây.
Và thực tế là họ đã cho tôi cơ hội để ngắt máy,
tôi không biết vì lý do nào đó tôi lại cảm thấy thích điều đó và tôi đã dành cho họ thời gian.
Và tôi nhớ mình đang thực sự bận rộn.
Tôi đang trên đường đến một buổi ghi âm podcast
và thực tế là bạn có thể ngắt máy ngay bây giờ.
Chỉ cần trung thực, đây là một cuộc gọi bán hàng.
Vâng, anh ấy đã cho bạn quyền tự quyết.
Vì vậy, tôi đã nói, OK, bạn đang bán cái gì?
Và anh ấy nói với tôi về một phần mềm mạng xã hội hay cái gì đó.
Nhưng tôi nghĩ đó thực sự là một ý tưởng tuyệt vời vì bạn nói đúng.
Chỉ trong vòng vài giây, tôi đang cố gắng tìm hiểu xem điều này có giống như tất cả những điều khác không.
Vâng.
Và tôi nghĩ chúng ta cũng có thể làm điều tương tự trong các email của mình.
Trên thực tế, CEO và COO của công ty truyền thông mà tôi thuê đã gửi cho tôi một email
và dòng đầu tiên của email, họ thậm chí không,
cô ấy đang lắng nghe bây giờ, Christiana và Georgie.
Họ thậm chí không như kiểu giới thiệu bản thân.
Họ đã nói thẳng vào vấn đề, không có bộ lọc quen thuộc.
Và thật thú vị.
Đó là một câu mở đầu hấp dẫn
bởi vì từ bộ lọc quen thuộc là thứ mà tôi đã nói trong cuốn sách của mình.
Vì vậy, họ giống như đã làm tôi cảm thấy vui thú một chút nữa, tôi nghĩ,
bởi vì nó nói rằng tôi đã đọc cuốn sách của bạn.
Vâng.
Và họ đã đến thẳng vấn đề, điều đó khiến tôi bất ngờ.
Và tôi càng chú ý hơn.
Tất nhiên, họ có công việc bây giờ.
Họ làm việc ở đây.
Và ngay cả dòng tiêu đề cũng như,
Ồ, đó là email giới thiệu của họ với bạn.
Vâng, đó là email đầu tiên họ gửi.
Vâng, thật thông minh.
Bởi vì tôi không nghĩ mọi người sẽ nhận ra điều này trừ khi bạn đã ở trong một
tình huống mà bạn làm việc trong lĩnh vực tuyển dụng, xem xét hàng nghìn email.
Nhưng chúng tôi, khi tôi từng thực sự quản lý hộp thư đến tuyển dụng
bởi vì tôi thật sự mê mẩn việc tuyển dụng, chúng tôi có 35.000 email ở đó.
Và tôi đang xem xét một cách nhanh chóng.
Và tôi đang tìm kiếm những gì tôi gọi là các yếu tố loại trừ và yếu tố bao gồm.
Ý tôi là các yếu tố ngay lập tức loại trừ email này.
Vâng.
Và các yếu tố để ngay lập tức bao gồm email này chỉ trong ba giây.
Để đọc sau.
Để đọc sau, như đánh dấu sao và đọc sau, hoặc chỉ để dành thêm 10 giây nữa.
Và các yếu tố loại trừ, tất cả chỉ là những điều bên ngoài
mà bạn thường nhận từ những người thường làm một điều nhất định.
Và đó là lý do, tôi nghĩ về các bản tin tiếp thị.
Nếu bản tin trông được thiết kế, các nghiên cứu cho thấy tỷ lệ mở,
tỷ lệ giữ chân, tỷ lệ nhấp chuột kém hơn đáng kể.
Nếu đó là một email được thiết kế đẹp, bởi vì mọi người xem nó như một email bán hàng.
Những email bạn nhận được mỗi ngày mà quan trọng thì không được thiết kế.
Vâng.
Vì vậy, chúng tôi, với bản tin của mình, chúng tôi lại, nhà cung cấp email bản tin đã
nói, Ồ, bạn có thể sử dụng tất cả những mẫu này.
Nhưng sau đó chúng tôi lại nói, không, không, nếu chúng tôi sử dụng mẫu, không ai đọc nó.
Điều này thật ngược lại, nhưng đó là cùng một tâm lý, đúng không?
Phải, nó là.
Và như tôi đã làm tăng tỷ lệ mở email của chúng tôi bằng cách không viết hoa
từ đầu tiên trong dòng tiêu đề, vì nó trông giống như đã được chỉnh sửa quá mức.
Và chúng tôi đã chuyển từ, đây là danh sách 13 cách mà chúng tôi có thể đã thất bại
trong năm 2013 với chiến dịch quảng cáo này hoặc cái gì đó, chiến dịch marketing này.
Và tôi chỉ thay đổi dòng tiêu đề thành điều này thật tệ.
Và điều đó đã hoạt động tốt hơn rất nhiều vì nó trông giống như thứ mà
một người bạn sẽ gửi cho bạn.
Có vẻ như đây là điều mà bạn có thể nhận được từ một người họ hàng nào đó. Và đó là bộ lọc quen thuộc đang hoạt động. Chỉ đang cố gắng loại bỏ những thứ không mới mẻ. Tôi nghĩ là tôi đã đọc điều này. Tôi đã đọc nó. Tôi đã đọc những nghiên cứu về thói quen và cách chúng ta chỉ quen với mọi thứ. Và tôi đã tìm hiểu về cách điều đó xảy ra trong cả những gì chúng ta nhìn thấy, nhưng cũng trong những gì chúng ta nghe thấy. Vì vậy, những nghiên cứu mà chúng ta đang nói đến, nếu bạn nói một từ như “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, “cha”, cuối cùng nó chỉ trở thành một âm thanh trong đầu bạn bởi vì bộ não của bạn đã loại bỏ nguồn tài nguyên nhận thức. Nó không còn nghĩ về ý nghĩa của từ đó nữa mà chỉ nghe âm thanh này. Nhưng rồi có những từ khác quen thuộc hơn chậm hơn, như “cảnh báo”, “cảnh báo”, “cảnh báo”, “cảnh báo”, “cảnh báo”, “cảnh báo”, “cảnh báo”, bởi vì những từ đó mang tính cảm xúc. Và dù sao đi nữa, tôi nghĩ nhiều về điều này trong bối cảnh sáng tạo nội dung. Mr. Beast là bậc thầy tuyệt vời trong việc đánh bại bộ lọc quen thuộc của bạn. Như cách anh ấy bắt đầu video của mình, la hét vào mặt bạn, như 500 người trong vòng tròn đó, triệu bảng. Nhưng tôi nghĩ anh ấy đánh bại bộ lọc quen thuộc cho một loại khán giả nhất định. Bởi vì tôi thấy bất kỳ video nào trông giống như vậy, tôi sẽ rời đi chỉ trong một giây đầu tiên. Tôi xong rồi. Bởi vì bây giờ tất cả đều trông giống nhau. Vâng. Đó là một quan sát thú vị. Vì vậy, tôi nghĩ loại khán giả là rất quan trọng. Bởi vì trong video này, khi mọi người đang xem cuộc trò chuyện này, bạn sẽ không có 10 giây video b-roll của mọi người đi bộ trong chuyển động chậm qua một sân bay. Sẽ không có, bạn không thiết kế lại mọi thứ. Và những người lắng nghe chương trình này rất khác biệt so với những người đang xem Mr. Beast thả một chiếc Ferrari xuống một cái đệm và làm nổ nó. Họ rất, rất khác biệt. Vì vậy, tôi nghĩ các bộ lọc quen thuộc thay đổi dựa trên những gì chúng ta tiêu thụ và những gì chúng ta đánh giá cao. Thú vị. Bởi vì chúng ta đều đang tạo ra, chúng ta đều có những định kiến nhanh chóng về mọi thứ. Vì vậy, những con đường tắt. Vâng. Vâng. Tôi sẽ phát triển càng nhiều con đường tắt càng tốt để tiết kiệm. Tải nhận thức, năng lực não. Tại công ty của tôi, Flight Studio, một phần của công ty lớn hơn của tôi, Flight Group, chúng tôi liên tục tìm kiếm cách để xây dựng những kết nối sâu sắc hơn với khán giả của chúng tôi. Dù đó là một chương trình mới, một sản phẩm hay một dự án. Đó là lý do tôi khởi động các thẻ trò chuyện. Tôi đã dựa vào Shopify trước đây, người đã tài trợ cho podcast hôm nay, và tôi sẽ lại sử dụng họ cho lần ra mắt lớn tiếp theo, mà bạn sẽ sớm nghe về. Và tôi sử dụng họ vì mức độ dễ dàng khi thiết lập một cửa hàng trực tuyến vươn tới tất cả các bạn, bất kể bạn ở đâu trên thế giới. Với Shopify, những điểm đau thông thường của việc ra mắt sản phẩm trực tuyến hoàn toàn biến mất. Bất kể kích thước của doanh nghiệp của bạn, Shopify có mọi thứ bạn cần để đưa doanh nghiệp của bạn lên một cấp độ tiếp theo và kết nối tốt hơn với khách hàng của bạn trên toàn thế giới. Để cảm ơn tất cả các bạn đã lắng nghe chương trình của tôi. Chúng tôi đang tặng bạn một dùng thử, chỉ với một đô la mỗi tháng. Bạn có thể đăng ký bằng cách truy cập Shopify.com/Bartlet. Đó là Shopify.com/Bartlet hoặc tìm liên kết trong mô tả bên dưới. Điều gì phổ biến nhất mà mọi người đến nói chuyện với bạn và hỏi bạn mà hôm nay chúng ta chưa đề cập đến? Tôi nghĩ một trong những điều phổ biến nhất ở đây là làm thế nào tôi có thể thay đổi kỷ luật của mình? Đó là điều số một mà tôi nhận được từ mọi người. Làm thế nào để tôi nâng cao kỷ luật trong danh sách quyền lực này? Và đạt đến điểm mà họ điều chỉnh kỷ luật của mình làm thay đổi sự tự tin của họ bởi vì tôi luôn nói về kỷ luật như một loại thuốc khai vị cho mọi thứ khác trong lĩnh vực quyền lực. Và nó chắc chắn là cánh cửa đến sự điềm tĩnh. Nhưng việc điều chỉnh kỷ luật của bạn là một trong những cách nhanh nhất để mọi thứ khác thay đổi. Và làm thế nào để tôi sửa chữa kỷ luật của mình nếu tôi là một người thiếu kỷ luật? Hiểu kỷ luật là yếu tố quan trọng nhất. Và tôi định nghĩa điều này khác với hầu hết mọi người. Vì vậy, tôi định nghĩa kỷ luật là khả năng của bạn ưu tiên nhu cầu của phiên bản tương lai của bạn hơn chính bạn hiện tại. Đó là tất cả những gì kỷ luật là. Tôi đang ưu tiên nhu cầu của tôi trong tương lai. Bạn đang cố gắng nghĩ về ngoại lệ. Không, tôi đang nghĩ về hai kịch bản. Kịch bản một là tôi về nhà tối nay, đúng không? Bởi vì tôi đi ngủ, tôi đi ngủ sớm. Và có một điều khác tôi đang nghĩ đến sau điều này, đó là đến phòng gym. Vâng. Và tôi như, trong khi bạn nói, tôi đang nghĩ cả hai điều đó giúp bản thân tương lai của tôi. Vâng. Vì vậy, tôi đã tự hỏi, cái nào là kỷ luật? Tôi nghĩ cả hai đều sẽ là kỷ luật. Được rồi. Vì vậy, khoảnh khắc mà chúng tôi bắt đầu hiểu điều đó, nếu tôi chỉ có thể đưa ra quyết định ưu tiên cho tôi trong tương lai, thì chúng tôi trở lại nơi tôi nhận được dopamine từ đâu? Và tôi muốn phiên bản tôi trong quá khứ là nguồn dopamine cho phiên bản tôi hiện tại. Bởi vì hầu hết chúng ta nhìn lại với sự hối tiếc. Tôi không nên uống nhiều như vậy. Tôi không nên nói điều gì đó tại cuộc họp mặt gia đình, bạn biết, bất cứ điều gì. Tôi không nên ngủ dậy muộn. Nếu tôi có thể bắt đầu nhìn lại với lòng biết ơn, đó là cách nhanh nhất để làm cho kỷ luật tạo ra dopamine. Vì vậy, những mẹo là bắt đầu từ những điều nhỏ. Vì vậy, khi tôi đi ngủ vào ban đêm, tôi sẽ mở cái máy pha cà phê Keurig nhỏ và cho thứ đó vào, đặt một cốc dưới đó. Mọi thứ đã sẵn sàng để bắt đầu. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi chỉ cần bấm nút và mọi thứ đã sẵn sàng. Tôi sẽ lấy quần áo của mình ra. Mọi thứ đã sắp xếp, sẵn sàng để mặc cho ngày hôm sau. Vì vậy, tôi đang giảm ngưỡng mức độ chú ý mà tôi tiêu tốn. Vì vậy, tôi sẽ sắp xếp cuộc sống của mình theo mọi cách tôi có thể, như thể tôi là một người phục vụ cho tôi trong tương lai. Vì vậy, khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tất cả những thứ này đã được chuẩn bị sẵn, quần áo của tôi đã được đặt ra, danh sách những gì tôi cần làm trong ngày. Tất cả những thứ tôi phải mang lên máy bay đã được xếp đặt gần cửa sau. Tôi có thể lấy chúng và nhảy vào xe.
Mọi thứ mà tôi có thể làm để khiến chính mình trong tương lai cảm thấy, ôi, thật tuyệt vời, và nhìn lại với lòng biết ơn. Tôi sẽ làm điều đó. Tôi sẽ để một tờ tiền một trăm đô la hoặc có thể là một vài tờ tiền một trăm đô la mỗi mùa xuân hoặc mùa hè, và tôi sẽ cho chúng vào túi áo khoác mà tôi sẽ không sử dụng cho đến mùa đông. Và tôi sẽ quên nó đi. Và khi mùa đông đến, tôi nhìn vào và giờ đây, tôi trở thành nguồn dopamine. Bản thân tôi trong quá khứ đang trở thành nguồn dopamine cho bản thân tôi ở hiện tại. Điều đó buộc tôi phải nhìn về tương lai, cùng với việc in những bức ảnh cũ của tôi và treo khắp nhà. Nhưng mọi điều mà tôi có thể làm để khiến bản thân mình nhìn lại với lòng biết ơn chính là những gì tôi sẽ bắt đầu làm. Nhưng bạn phải bắt đầu từ những điều nhỏ bé. Giống như việc đi quá giới hạn sẽ trở nên điên rồ. Và ngay cả việc viết một mảnh giấy nhớ nhỏ cho chính mình và dán nó vào một chiếc áo khoác hay có thể một đôi giày mà bạn sẽ không mang trong vài tháng. Nó mang giá trị rất lớn khi tìm thấy điều đó. Và nó đến từ bạn. Không phải từ một người thân yêu. Bạn đã làm điều đó. Vì vậy, bạn nhìn lại với suy nghĩ, wow, thật đáng kinh ngạc. Vậy là giờ đây bạn đang yêu mến và gửi lòng biết ơn về phía sau, điều này tự động có nghĩa là những gì diễn ra ở phía trước là sự quan tâm và chăm sóc. Mỗi khi tôi nhìn lại với lòng biết ơn, sự quan tâm sẽ luôn hướng về tương lai. Và sự quan tâm đến hiện tại sẽ biến mất. Và tôi sẽ đẩy sự quan tâm đó về phía bên phải ra ngoài tương lai. Mọi người thường vật lộn ngay cả với những điều nhỏ nhặt, đúng không? Như việc… thật buồn cười vì tôi đã xem một video tối qua về một phụ nữ đi đến YouTube và bắt đầu hành trình giảm cân của cô ấy. Cô ấy rất… tôi nghĩ cô ấy nặng khoảng 400 pounds hay gì đó. Và cô ấy đang cố gắng giảm cân. Trong video, bạn sẽ thấy có một số người sẽ biết tôi đang nói đến ai. Trong khoảng thời gian một hoặc hai năm, cô ấy thực sự đã tăng cân. Cô ấy đạt đến khoảng 500 pounds hay gì đó. Khi tôi xem, bạn đang xem một người đang nói, tôi muốn thay đổi cuộc đời mình, nhưng sau đó lại xuất hiện mỗi ngày và nói, tôi vừa tăng 3 pounds, tôi vừa tăng thêm 3 pounds nữa. Và gần như bạn quan sát thấy sự mâu thuẫn rõ rệt giữa việc người này nói rằng họ muốn thay đổi cuộc đời, nhưng rõ ràng hành động mà họ đang thực hiện thì hoàn toàn khác. Và nhiều người có thể liên hệ với cảm giác tôi muốn trở thành người này. Ý tôi là, chúng ta đang đến gần… đối với những ai không biết, chúng tôi đang ghi âm điều này vào tháng 12, vì vậy các quyết định cho năm mới đang đến gần. Mọi người sẽ tự nhủ về việc họ muốn trở thành ai. Nhưng nói thì dễ hơn làm. Tôi nghĩ chỉ khoảng 7, 8, 9% các quyết định năm mới sẽ tồn tại. Vậy có phải chỉ cần bắt đầu từ những điều nhỏ bé? Hay có mẹo nào khác để rèn luyện kỷ luật mà bạn có thể gợi ý? Đó chính là bắt đầu từ những điều nhỏ bé và nhận ra rằng tất cả cuộc sống của chúng ta đều liên quan đến thói quen, không phải các mục tiêu, mà là những thói quen nào làm cho mục tiêu của tôi trở thành sản phẩm phụ? Mọi thứ đều liên quan đến các sản phẩm phụ trong cuộc sống của bạn, dù bạn có nhận ra hay không. Vì vậy, thay vì đặt ra các mục tiêu, hãy đặt ra các sản phẩm phụ. Những sản phẩm phụ nào mà tôi muốn có trong năm nay? Và rồi, những thói quen nào tạo nên điều đó? Lỗi lớn mà hầu hết mọi người mắc phải là họ nhìn thấy ai đó như bạn. Bạn thường xuyên đến phòng gym. Bạn có thể ăn uống rất sạch sẽ. Tôi biết bạn không uống rượu vì tôi đã mang đến cho bạn một bình và đưa nó cho đội ngũ của bạn. Nhưng…
Ông chủ, họ đã lấy nó. Họ đã làm. Đúng. Vậy một người không sống một cuộc sống có kỷ luật sẽ nhìn vào bạn và nói, Chúa ơi, tôi muốn trở thành như Stephen. Anh ấy có tất cả sự kỷ luật này, đang đến phòng gym. Nhưng họ không hiểu rằng việc bạn đi đến phòng gym không phải là kỷ luật. Đó là một thói quen. Vì vậy, bạn không phải là đang ép buộc mình đi làm điều gì đó. Bạn đang làm điều gì đó trở thành thói quen của bạn. Kỷ luật chỉ cần thiết một chút. Bạn chỉ cần như một thìa nhỏ trong giai đoạn khởi đầu để bắt đầu thói quen này. Vì vậy, hãy bắt đầu với những thói quen nhỏ trước và sau đó là những thói quen lớn hơn. Do đó, kỷ luật không phải là điều mà bạn nên nhìn vào. Nếu bạn thấy ai đó ăn uống lành mạnh và đến phòng gym, thực hiện mọi thứ mà bạn muốn làm. Đó là những thói quen, và người đó, bạn không thấy một kỷ luật nào đang hoạt động ở đó. Bạn đang thấy một thói quen. Kỷ luật chỉ cần có ở giai đoạn đầu. Và tôi nghĩ nếu nhiều người hiểu rằng, rằng bạn chỉ đang thực hiện một chút kỷ luật ở giai đoạn đầu và sau đó, đó chỉ là những gì bạn làm. Giống như ai đó nhìn thấy một người đánh răng mỗi ngày. Như, wow, thật nhiều kỷ luật. Đó chỉ là những gì chúng ta làm. Đó là một thói quen. Có một phần thú vị trong này. Như phương trình thói quen, bạn có thể nói, hoặc như phương trình kỷ luật, đó là phần Y. Phần Y đó chính là, tại sao điều này quan trọng với bạn? Và bạn cần phải rõ ràng về lý do tại sao điều này quan trọng với bạn, dù là trong phòng gym hay như thế nào, bởi vì khi tôi đang thử nghiệm ý tưởng về phương trình kỷ luật này cho cuốn sách trước của tôi và kết luận mà tôi đạt được là để có kỷ luật, bạn phải hiểu lý do tại sao điều gì đó lại quan trọng với bạn. Bạn có thể diễn đạt điều đó bằng những từ khác. Thêm vào đó là sự củng cố tâm lý mà bạn nhận được từ việc theo đuổi điều đó trừ đi, bạn có thể nói, chi phí tâm lý hoặc chi phí nhận thức từ việc theo đuổi điều đó. Vì vậy, trong bối cảnh việc đánh răng, tôi nghĩ tôi biết lý do tại sao điều đó quan trọng, đúng không? Bởi vì nếu tôi không đánh răng, tôi sẽ phải đi đến nha sĩ. Răng tôi sẽ rụng. Tôi sẽ trông xấu xí, bất cứ điều gì đó. Vâng. Nó, liệu có phần thưởng và vui vẻ khi làm? Không, không thực sự. Và trừ đi chi phí theo đuổi. Nó mất hai phút. Cũng không phải là quá tệ. Nhưng khi phần đó được tính toán, phần Y mạnh hơn, nhờ ơn, so với chi phí. Vì vậy, hành vi đó xảy ra. Vâng. Nhưng phần quan trọng của phương trình này ở đây là phần Y. Như nó không phải là phần chính, nhưng phần trung tâm là phần Y.
Tại sao điều này lại quan trọng với bạn?
Vâng.
Và, và vì sao Y lại quan trọng?
Y lớn như thế nào?
Vâng.
Bởi vì nếu Y là, tôi cần sự tận hưởng trong khoảnh khắc hiện tại, thì không có Y nào lớn hơn, không có Y liên quan đến kỷ luật nào lớn hơn cả.
Y duy nhất sẽ là, tại sao tôi lại ăn những túi Cheetos này ngay bây giờ?
Hoặc tại sao tôi lại uống 20 chai bia mỗi tối?
Bởi vì đó là Y duy nhất.
Vì vậy, tôi nghĩ một khi Y bắt đầu hướng về tương lai, thì đó là khoảnh khắc bạn phá vỡ vòng xoáy kỷ luật và thoát ra khỏi điều đó vì các Y của bạn đang kéo dài vào thời gian chưa diễn ra.
Cách tính này có phù hợp với bạn không khi bạn nói điều này?
Tôi thích điều này rất nhiều vì tôi đã cố gắng, tôi đã nói điều này.
Tôi đã viết về điều này trong cuốn sách của tôi.
Toàn bộ ý tưởng là Y cộng với, bạn có thể nói là sự củng cố, trừ đi bạn có thể nói là chi phí, chỉ để đơn giản hóa nó.
Vâng.
Nhưng có điều gì thiếu sót trong phương trình này không?
Bạn có nghĩ là có điều gì không?
Tôi đã nói điều này với Simon Sinek và anh ấy đã nói, hãy thử nghiệm nó.
Và anh ấy đã nói với tôi về việc đưa thùng rác ra ngoài vào buổi sáng.
Như đưa thùng rác ra cho nhân viên thu gom rác.
Và điều đó đã có vẻ hợp lý vì Y là nếu tôi không đưa thùng rác ra, thì tôi sẽ bị phạt và thùng rác của tôi sẽ không tràn.
Đó là một động lực khá mạnh.
Vâng.
Còn sự củng cố thì không có sự củng cố nào.
Dậy khỏi giường lúc 7 giờ sáng để đưa thùng rác ra, không phải là điều dễ chịu.
Vâng.
Chi phí cũng khá quan trọng khi phải dậy khỏi giường.
Nhưng Y vẫn, vậy là Y cộng với, bạn có thể nói như Y cộng với sự củng cố tâm lý từ việc theo đuổi điều đó.
Vì vậy, DJing, thực sự thú vị với tôi.
Tôi sẽ nói rằng có thể chia cho chi phí của sự không hành động.
Chi phí của sự không hành động sẽ, sẽ có thể cộng thêm vào, nhưng nó luôn luôn sẽ phụ thuộc vào cách bạn cảm nhận về Y, cách bạn cảm nhận về chi phí và cách bạn cảm nhận về chi phí của sự không hành động.
Và tất cả những điều đó sẽ xoay quanh việc, tôi có thể sử dụng, tôi có thể phát huy sự tập trung của mình, sự tập trung của bộ não động vật có vú?
Tôi có thể phát huy quyền lực đối với bản thân mình theo một cách nào đó đối với phần bộ não động vật có vú đó, buộc bản thân dậy khỏi giường, buộc những thói quen này bắt đầu phát triển.
Và rồi bộ tộc có phải là những người bạn của tôi không.
Tôi có ký một thỏa thuận công khai về điều gì không?
Và rồi cảm xúc, mà tôi nghĩ sẽ là Y và như đó là động lực cảm xúc mà động vật có thể hiểu rằng bạn đang hình dung bản thân tốt hơn.
Như nhìn với một cơ bụng sáu múi hoặc bất cứ điều gì, nhưng in nó lên một bảng tầm nhìn.
Đó là lý do tại sao tôi nghĩ các bảng tầm nhìn lại quan trọng như vậy.
Không phải vì chúng ta đang hiện thực hóa một điều gì đó từ vũ trụ.
Có thể là, nhưng chúng ta chắc chắn đang cho thấy một điều gì đó mà một con chó có thể hiểu.
Đó là hình ảnh và con chó, con chó có thể hiểu hình ảnh.
Vì vậy, chúng ta liên tục tiếp xúc với những bảng tầm nhìn này một cách rất thường xuyên.
Và nếu bạn theo công thức tẩy não, tức là sự tập trung, cảm xúc, kích thích và sự lặp lại, nó sẽ tạo thành ngữ “sợ hãi”.
Và đó là cách tốt nhất để tẩy não bản thân để hình thành những thói quen và mục tiêu mới này.
Vậy làm thế nào tôi có thể khiến bản thân tập trung?
Làm thế nào tôi có thể xây dựng cảm xúc, mà là cảm xúc Y lặp đi lặp lại, không chỉ một lần vào lúc ban đầu, làm thế nào tôi có thể tiếp tục khiến nó trở nên cảm xúc?
Hoặc có thể tôi có thể khiến chi phí của sự không hành động trở nên cảm xúc.
Họ đang tạo ra ứng dụng khiến tôi cảm thấy béo hoặc một trong những điều đó.
Và rồi kích thích là nếu tôi đang thức dậy thói quen, mà bạn vừa mới nói đến, nếu tôi đang thức dậy trong cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã từng béo, hãy nói rằng tôi muốn giảm cân hay bất cứ điều gì, cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã sống theo một cách nào đó.
Tôi đang thấy cùng một hành lang, cùng một tấm thảm, cùng một chiếc ghế sofa, mọi thứ đều nhìn giống nhau.
Bộ não của tôi nói, Ồ, tôi đang ở đây.
Tôi sẽ làm theo kịch bản đó.
Bởi vì bộ não của chúng ta viết kịch bản để tiết kiệm thời gian cho chúng ta.
Vì vậy, kích thích có nghĩa là tôi sẽ làm rối loạn môi trường của mình rất nhiều.
Và rất thường xuyên để bộ não của tôi không có cơ hội quay về kịch bản cũ.
Vì vậy, tôi có những khách hàng phải sơn lại nhà của họ, họ thay đổi cách sắp xếp đồ đạc, họ thay đổi tủ quần áo của mình rất nhiều, họ có kiểu tóc hoàn toàn mới.
Vì vậy, họ thậm chí không nhìn vào cùng một người trong gương nữa.
Họ làm mọi thứ có thể để phá vỡ nhịp điệu đó.
Đó chính xác là những gì chúng ta sẽ làm với một người bị giam giữ nếu chúng ta cố gắng tẩy não ai đó trong quá trình thẩm vấn tình báo.
Vì vậy, tôi đang làm rối loạn môi trường một cách điên rồ.
Và chúng ta sẽ làm gì với một con chó?
Chúng ta có để nó làm mọi thứ mà nó vẫn luôn làm không?
Chúng ta sẽ thay đổi môi trường đó.
Chúng ta sẽ thay đổi hành vi, thay đổi dây xích, thay đổi cổ áo.
Vì vậy, không phải mọi thứ đều giống hệt nhau.
Và rồi sự lặp lại.
Sự lặp lại, chỉ đơn giản là lặp đi lặp lại cùng một điều nhiều lần.
Vì vậy, như nếu thậm chí chỉ đơn giản là đến với bảng tầm nhìn, uh, khách hàng cuối cùng của tôi, tôi đã bảo anh ấy đến Best Buy và mua một cái TV 70 inch và sau đó lấy một trong những chiếc máy tính bảng giá rẻ, chiếc máy tính bảng 300, 200 đô la và chỉ cần dùng băng dính để dán nó vào mặt sau của TV và đặt điểm tầm nhìn, bảng tầm nhìn của anh ấy lên cái đó.
Nó giống như 900 trang trình chiếu chỉ đầy hình ảnh không ngừng, nhưng nó chạy 24 giờ mỗi ngày trong văn phòng của anh ấy, ngay cả khi anh ấy không ở đó, anh ấy đi bộ vào buổi sáng, nó tiếp tục chạy không ngừng.
Bởi vì việc anh ấy phải tắt nó vào ban đêm có nghĩa là anh ấy có một điểm kỷ luật khác.
Tôi phải bật cái TV đó lên, bắt đầu cái phần trình chiếu nhỏ đó.
Um, nhưng đó là liên tục và đó chỉ là việc tiếp xúc không ngừng.
Vì vậy, tôi có thể tạo ra sự tập trung và đó là rất nhiều sự tập trung vào các mục tiêu.
Rồi có cảm xúc.
Bạn thấy tất cả những kích thích đó, đó là việc làm xáo trộn các mẫu sống của tôi và sự lặp lại, đó chỉ là lặp đi lặp lại.
Làm thế nào tôi có thể tái tiếp xúc bạn với cùng một kích thích?
Tôi tái tiếp xúc bản thân với cùng một kích thích.
Thú vị.
Vì vậy, tôi nên giữ một bảng tầm nhìn.
Tôi luôn nghĩ với những mục tiêu của bạn, như tôi sẽ cho con chó của mình thấy những mục tiêu này như thế nào?
Tôi sẽ cho con chó của mình biết rằng mọi thứ sẽ thay đổi ở đây?
Tôi sẽ di chuyển mọi thứ xung quanh.
Tôi sẽ làm mọi thứ khác biệt.
Tôi sẽ di chuyển giường của nó.
Um, có điều gì khác mà chúng ta chưa đề cập đến về công việc của bạn ở đây không? Điều đó rất quan trọng để chúng tôi biết. Tôi sẽ đưa ra cho bất kỳ ai đang nghe một lời khuyên lớn mà tôi đã truyền lại cho các con tôi và có thể chỉ cần coi đây là một lời khuyên cuối cùng là nếu bạn tiếp xúc với một sản phẩm mà không thể cho bạn biết vấn đề mà họ đang giải quyết, bạn cần phải sợ hãi, thực sự sợ hãi.
Chẳng hạn, nếu tôi nhìn vào DoorDash hoặc Uber Eats, họ giao thức ăn đến cho tôi nhanh hơn. Tôi không cần phải rời khỏi nhà. Tôi không phải làm gì cả. Tôi có thể tiếp tục viết sách hoặc làm việc gì đó trên máy tính của mình và thức ăn chỉ đơn giản là xuất hiện. Họ cho bạn biết vấn đề mà họ đang giải quyết, đúng không?
Nhìn vào Amazon. Họ có thể cho bạn biết tất cả các vấn đề mà họ đang giải quyết, nhưng khi bạn nhìn vào một cái gì đó như Apple Vision Pro. Họ không thể cho bạn biết. Bạn sẽ không bao giờ thấy điều đó. Bạn thấy tất cả các vấn đề mà một chiếc MacBook giải quyết. Cái camera này làm được tất cả những điều này, giúp bạn hoàn thành công việc nhanh hơn.
Khi bạn nhìn vào Facebook Meta, những chiếc kính AR này, không cái nào trong số đó sẽ bao giờ nói cho bạn biết vấn đề mà họ đang cố gắng giải quyết vì nó là sự cô đơn. Và mọi người cần phải gây tê bản thân khỏi việc sống trong cuộc sống của chính họ. Chúng ta đang ở trong một đại dịch cô đơn ngay bây giờ giữa tất cả những điều này. Chúng ta chưa bao giờ kết nối nhiều hơn, nhưng chúng ta cũng chưa bao giờ cảm thấy cô đơn nhiều hơn như hiện tại.
Vì vậy, có rất nhiều sản phẩm ở ngoài kia có vẻ rất tuyệt, nhưng họ không thể diễn đạt rõ ràng việc họ đang thực sự giải quyết cái gì. Và thường thì đó là sự cô đơn, sự chán chường, hoặc một nhu cầu gây tê bản thân. Để tôi không phải suy nghĩ về cuộc sống của mình. Tôi không phải ở trong cuộc sống của mình. Và đó nên là một điều. Nếu tôi có thể lập trình vào đầu mọi người, hãy rất, rất sợ hãi và cực kỳ thận trọng khi thấy một sản phẩm hay một ứng dụng nào đó mà không công khai quảng cáo vấn đề mà họ đang giải quyết.
Ý tôi là, có rất nhiều ứng dụng giải trí, đúng không? Đặc biệt là cho bọn trẻ và mạng xã hội. Tốt cho sự chán chường. Sự chán chường có phải là một vấn đề không? Có thể là vậy, nhưng vì tôi cố gắng phân biệt giữa việc TikTok có đang giải quyết một vấn đề cho một đứa trẻ nhỏ không? Đúng rồi. Vì vậy, điều đó có thể đang giải quyết sự cô đơn thay vì sự chán chường. Và tôi nghĩ TikTok không nói về việc giải quyết bất kỳ vấn đề nào cả. Nó giống như một sòng bạc, phải không? Để lấy dopamine. Vâng, nó thật tệ.
Và họ sử dụng một số, họ sử dụng kỹ thuật thôi miên, không chỉ TikTok mà tất cả mọi người sử dụng, gọi là Tách biệt, nơi bạn thúc đẩy ai đó lên. Và giống như, bạn sẽ thấy một trong những video đó về một ông lão bế cháu của ông ấy, bạn biết không, cái đó khiến bạn gần như khóc. Bạn đã bao giờ khóc chỉ vì xem một video Instagram dài 60 giây chưa? Vâng, tôi đã từng, thật đấy. Và tôi cảm thấy ngu ngốc. Tôi một mình xem một video dài 60 giây. Nhưng họ sẽ kéo bạn trở lại xuống, sau đó họ sẽ thả bạn lên lại như hai video sau và bạn sẽ bắt đầu nhận thấy điều này. Hai video tiếp theo sẽ là một cuộc bạo loạn. Ai đó cướp một cửa hàng, đánh nhau, một chiếc xe chạy quá nhanh, lật ra khỏi đường, một chiếc máy bay gần như va chạm.
Vì vậy, họ kéo bạn lên và xuống, lên và xuống. Và càng làm như vậy, điều này đã được chứng minh là gia tăng khả năng tiếp thu. Bác sĩ Milton Erickson đã thực hiện các nghiên cứu về điều này vào những năm 1960. Và điều đó làm tăng mức độ khả năng tiếp thu của bạn, như gấp 10 lần. Càng kéo bạn lên và xuống, lên và xuống. Và điều gì xảy ra sau khi bạn có khoảng bốn hoặc năm chu kỳ lên xuống? Bạn nhận được một quảng cáo. Và điều đó thật đáng tin cậy.
Và tôi không nhận ra điều đó đang diễn ra cho đến khi vợ tôi nói, tại sao bạn lại mua thứ gì đó từ quảng cáo trên Instagram? Như một lần một tuần. Và tôi đang làm việc trên chính mình. Vì vậy, tôi đã mua những thứ ngu ngốc có trên quảng cáo Instagram. Sau đó, cuối cùng tôi đã đặt giới hạn thời gian cho những ứng dụng đó. Đặt giới hạn thời gian cho những ứng dụng đó. Có. Vâng. Vợ tôi có mật khẩu để mở khóa cái mà nó gọi là Thời gian sử dụng màn hình, thời gian sử dụng màn hình iPhone. Nhưng tôi là một chuyên gia tẩy não. Và tôi thực sự rất sợ hãi về mạng xã hội ngắn như vậy.
Và tôi không miễn nhiễm. Và tôi là một trong những người giỏi nhất trên thế giới. Và tôi không miễn nhiễm với điều đó. Và tôi nghĩ đó nên là một cảnh báo nghiêm khắc cho rất nhiều người. Thế còn chi phí thì sao? Chi phí cho việc sống kiểu cuộc sống như thế nào, nơi mà bạn biết đấy, chúng tôi về nhà và chỉ như đốt cháy bộ não của mình với những ứng dụng mạng xã hội này và làm mòn các thụ thể dopamine của chúng tôi. Có một cái giá nào đó không? Vâng, tôi nghĩ chi phí chính là sự gia tăng cảm giác cô đơn. Và những ứng dụng này, bất kỳ ứng dụng nào bán quảng cáo đều có hai mục tiêu chính.
Mục tiêu số một, và tất cả quảng cáo đều có hai mục tiêu chính này. Mục tiêu số một, khiến bạn so sánh bản thân với những người khác theo cách không lành mạnh. Mục tiêu số hai, khiến bạn nghĩ rằng, tôi không đủ. Và chúng ta thấy điều đó ở khắp mọi nơi. Tôi không đủ và tôi đang so sánh bản thân với những người khác. Và nó làm chúng ta rơi vào tình cảnh đối kháng. Sau đó nó nhốt bạn vào một góc của thành kiến xác nhận. Bất cứ điều gì bạn nghĩ, tôi sẽ cho bạn thấy nhóm 150 người này đồng ý với bạn, bất kể ý tưởng của bạn ngu ngốc, cực đoan hay hoàn toàn kỳ quái đến mức nào. Hãy để tôi cho bạn thấy tất cả những người này. Và sau đó bạn bắt đầu nghĩ rằng cả thế giới đều như vậy.
Vì vậy, rất nhanh chóng, điều gì xảy ra khi chúng ta tập hợp mọi người lại? Tôi chỉ mới đến New York một lần trong đời, nhưng chúng tôi đang ở New York ngay bây giờ nhìn ra khách sạn của tôi. Tôi đã gặp khó khăn trong việc tìm một chút thiên nhiên. Tôi nghĩ tôi có nhiều cây hơn trong tài sản của mình so với toàn bộ thành phố này. Vì vậy, tổng thể, khi bạn chen chúc mọi người lại với nhau, bạn đã nghe về hiệu ứng người qua đường chưa? Tôi đã nghe về nó, nhưng xin vui lòng.
Có một thí nghiệm rất hay do Tiến sĩ Phillips và Bardo thực hiện tại ga tàu Liverpool Street. Ồ, ở London, ở London. Vâng, ngay tại Liverpool Street, có một video trên YouTube và nó được sử dụng hợp pháp nếu bạn muốn chồng một hình ảnh của điều này.
Nhưng tại ga Liverpool Street, có ba hoặc bốn bậc thang để lên chính.
Vì vậy, từ đường phố, có một khúc cong và sau đó có ba hoặc bốn bậc thang.
Và người phụ nữ này nằm dài trên mặt đất, mặc một chiếc váy và áo bình thường.
Và tôi nghĩ có 395 người đi qua cô ấy hoặc bước qua người.
Và sau đó họ cũng làm với một người đàn ông, và rồi họ làm với một người đàn ông khác.
Anh ta đang cầm một chai bia và cầu cứu giúp đỡ.
Họ đã thay đổi tất cả những biến số này, nhưng điều đó đã xảy ra ở New York City trước đây.
Có một người phụ nữ tên là Kitty Genovese vào thập niên 60.
Tôi nghĩ chỉ cách đây hai dãy nhà từ đây, cô đã bị đâm chết trước khoảng 55 nhân chứng, đừng trích dẫn tôi về con số đó và không ai gọi cảnh sát cho đến rất, rất muộn, chủ yếu là vì mọi người nghĩ rằng ai đó sẽ hành động.
Nhưng nếu tôi mô tả cho bạn rằng, tôi đã chứng kiến một người bị đâm và ba người chỉ đứng xem và họ đã chứng kiến nó xảy ra,
bạn có nói rằng đó là tâm thần bệnh lý không?
Đó là một kẻ tâm thần.
Vậy những thành phố lớn và những thứ tương tự và các ứng dụng đang làm rối loạn phần xã hội trong bộ não của chúng ta khiến chúng ta nghĩ rằng bộ lạc lớn hơn nhiều so với khả năng não bộ của chúng ta xử lý, dẫn đến hành vi gần như là tâm thần bệnh lý.
Hiệu ứng người qua đường đã được chứng minh hàng trăm lần qua các thí nghiệm.
Là vì nếu tôi đăng nhập vào mạng xã hội, tôi trở nên mất cảm xúc đối với những thứ như vậy.
Nhưng cũng vậy, nếu bạn sống ở London, bạn sẽ dần quen với việc thấy một người vô gia cư.
Và trong trường hợp thấy một người đang vật lộn ở ga Liverpool Street, bạn có thể đã thấy điều đó trước đây, và đó có thể chỉ là một người vô gia cư hoặc đang gặp khó khăn với điều gì đó, một dạng nghiện hay gì đó.
Vì vậy, bạn đã trở nên phần nào mất cảm xúc đối với điều đó.
Đúng là bạn đang trở nên mất cảm xúc với điều đó.
Nhưng bộ não của bạn được thiết kế để giữ các bộ lạc nhỏ chỉ vài trăm người.
Và ngay khi bộ lạc đó mở rộng thành một cái gì đó mà bộ não của bạn không thể hình dung, bạn không còn phụ thuộc vào danh tiếng của bất kỳ ai nữa.
Bạn không quan tâm đến những người khác đang nghĩ gì về bạn.
Và ngay khi điều đó dừng lại,
bộ não của bạn nói, “Tôi không có khả năng để lo lắng về mọi người mà tôi nhìn thấy.”
Vì vậy, sự đồng cảm biến mất.
Như khi bạn đi bộ trên những con phố này ở New York, sự đồng cảm của họ với bạn là con số không.
Dù có chuyện gì xảy ra, bạn đi qua một thị trấn quê, chỉ có khoảng 1,500 người.
Dân số của thị trấn tôi sống là 2,200.
Và nếu bạn bị thương ở cánh tay hoặc như bạn vấp ngã, bốn chiếc xe sẽ dừng lại.
Mọi người ra khỏi xe để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bởi vì bộ não của chúng ta có thể xử lý các bộ lạc nhỏ hơn.
Ngay khi chúng ta bị ngập lụt trong tất cả những thứ này,
tất cả những người này mà chúng ta không thể quan tâm đến từng người, sự đồng cảm biến mất.
Khía cạnh thứ hai của điều này là, nếu chúng ta sống trong những môi trường mà tổ tiên của chúng ta sẽ thực sự sợ hãi và bối rối, chúng ta bắt đầu phát triển những vấn đề trong bộ não của mình.
Trầm cảm, cô đơn, tự tử, tăng chóng mặt, trong cuộc sống.
Cô đơn, tự tử, tăng chóng mặt, ở các thành phố lớn.
Mỗi lần.
Không có ngoại lệ.
Và tôi nghĩ điều tương tự xảy ra khi chúng ta tự đưa bản thân vào.
Các tế bào của tổ tiên chúng ta không nhận ra.
Bạn có người từng nói về glucose ở đây gần đây, bàn về một số vấn đề này.
Chúng ta đang đưa những thứ không tự nhiên vào cơ thể mình.
Bạn có người toxicologist ở đây, tôi nghĩ cũng nói về điều này.
Điều đó vào cơ thể của chúng ta.
Tổ tiên chúng ta không biết đó là gì.
Và cơ thể chúng ta không thể xử lý được.
Nó biến thành bệnh tật.
Nó trở thành bệnh tâm lý khi cơ thể chúng ta không thể xử lý tất cả những gì đang diễn ra xung quanh chúng ta.
Vì vậy, trong lý thuyết của tôi, và đó chỉ là lý thuyết của tôi,
càng xa rời thiên nhiên, chúng ta sẽ tìm thấy bệnh tật, cả về tâm lý và thể chất.
Amen.
Chúng tôi có một truyền thống kết thúc trên podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho
khách mời tiếp theo, không biết họ sẽ để lại cho ai.
Câu hỏi được để lại cho bạn là, làm thế nào chúng ta có thể cảm nhận và trân trọng những phước lành trong cuộc sống của mình một cách nhất quán?
Và điều này thật thú vị vì bạn đã nói về lòng biết ơn trước đó.
Đúng vậy.
Tôi nghĩ nếu sự chú ý đã trở thành một câu cửa miệng, bây giờ nó đã trở nên quá mức trên internet.
Và đó là một trong những, tôi nghĩ đó là siêu năng lực.
Chỉ cần học cách chú ý trong thời điểm hiện tại của chỉ việc ở lại trong khoảnh khắc này.
Và tôi nghĩ nếu bạn, một trong những cách nhanh nhất để giỏi trong việc chỉ đơn giản là tận hưởng khoảnh khắc là hãy tự tha thứ cho bản thân đến mức gần như không tưởng.
Đó là lời khuyên tốt nhất mà tôi có thể đưa ra cho ai đó.
Hãy tha thứ cho bản thân một cách không tưởng về mọi thứ.
Điều đó có nghĩa là gì trong thực tế?
Cho tôi một ví dụ.
Hầu hết mọi người nhìn lại với sự hối hận và xấu hổ.
Tôi không nên làm điều đó hoặc tôi nên làm điều đó.
Tôi không thể tin rằng tôi đã làm bản thân xấu hổ.
Tôi không thể tin rằng tôi đã làm điều đó trước mặt những người đó.
Hãy tha thứ cho bản thân mọi thứ mà bạn đã từng làm đến mức nó gần như không tưởng
đến mức nó chỉ trở nên điên rồ.
Và bạn đang nghĩ, tôi không nên tha thứ cho bản thân về điều đó.
Bạn đạt đến một điểm mà mọi thứ đều tốt và chỉ đơn giản là buồn cười.
Nếu bạn đạt đến điểm đó, khả năng của bạn để ở lại trong hiện tại
và không bị mắc kẹt trong quá khứ sẽ tăng gấp 10 lần qua đêm.
Chỉ cần khả năng tha thứ cho bản thân một cách không tưởng.
Điều đó giúp bạn không suy nghĩ về tương lai như thế nào?
Bởi vì suy nghĩ về tương lai thì tuyệt vời, đặc biệt là khi chúng ta theo dõi tình hình thực hành đó.
Và chúng ta đang đưa lo lắng về phía trước và lòng biết ơn về phía sau.
Bạn đã viết một cuốn sách có tên là phrase seven, mà tôi nghe nói đang được chuyển thể thành một series truyền hình.
Mà bạn sẽ tham gia trong đó.
Như một người phục vụ.
Như một người phục vụ.
Và điều này sẽ được phát hành vào năm tới?
Trong 25 giây.
Được rồi, tốt hơn là không có gì.
Và điều này sẽ được phát hành vào năm tới?
Chúng tôi hy vọng.
Đúng vậy.
Cuốn sách phrase seven nói về điều gì?
Đó là một cuốn tiểu thuyết về kiểm soát tâm trí, thôi miên, tẩy não,
và cách những điều đó đang được sử dụng trên dân số của chúng ta.
Nhưng cũng về cách bạn có thể nhận ra điều đó.
Và thậm chí là cách bạn có thể sử dụng một số kỹ thuật đó trong cuộc sống hàng ngày của bạn. Nhưng nó giống như sự pha trộn giữa 24 và Suits. Được rồi. Vâng. Nếu bạn muốn những bộ vest đó. Và nếu tôi, nếu tôi muốn tìm hiểu thêm về công việc của bạn và tôi muốn đi sâu hơn vào tất cả những gì bạn làm. Đâu là nơi tốt nhất để tôi có thể đến? Chỉ cần đến trang chủ của chúng tôi, đó là NCI. Đó là trí thông minh thần kinh nhận thức của chúng tôi, NCI.University. NCI.University. Vâng. Và ngay ở cuối trang đó, tôi sẽ để một đường link nói rằng CEO. Nó có tất cả những gì tôi đã đề cập ở đây mà mọi người có thể tải xuống. Còn cuốn sách này thì sao, có sẵn trên trang web không? Phiên bản giấy của nó thì có, đúng. Được rồi. Phiên bản giấy. Cũng giống vậy, nhưng đó có phải là những thứ giống nhau không? Vâng. Đúng vậy. Thật tuyệt. Chase, cảm ơn bạn. Thật sự quá thú vị. Tôi có cảm giác rằng tôi có thể trò chuyện với bạn khoảng 20 giờ, có thể. Tôi cảm thấy như cuộc trò chuyện này có thể kéo dài đến 20 giờ, bởi vì tôi cảm thấy chúng ta chỉ đang chạm vào bề mặt. Bởi vì tôi đoán vào cuối ngày, mọi thứ đều liên quan đến con người. Chính xác. Bạn biết đấy, mọi vấn đề ước mơ vàng nào tôi gặp trong cuộc sống, thực sự có thể được tinh chế chỉ còn là một thử thách nhân văn nào đó. Với bạn gái của tôi, với, bạn biết đấy, doanh nghiệp, Iran, v.v. Thậm chí cả việc làm host cho một podcast, tất cả đều liên quan đến con người. Vì vậy, đó là lý do tại sao tôi rất khao khát học hỏi nhiều hơn. Bởi vì rõ ràng đó là kỹ năng duy nhất sẽ mở khóa tất cả những điều tôi quan tâm. Và đó cũng là lý do, khi bạn nói về một số nghiên cứu này, nghiên cứu Milgram và một vài nghiên cứu khác ở trường, tôi đã bị ám ảnh với những điều này. Tôi vẫn nhớ những nghiên cứu mà, như nghiên cứu Milgram, đã thay đổi cuộc sống của tôi và cách suy nghĩ của tôi theo nhiều cách. Và khi tôi lớn lên và tôi trở thành, bạn biết đấy, tôi đã làm một số công việc ở trung tâm cuộc gọi và sau đó là kinh doanh và lãnh đạo trong podcast của chúng tôi. Tất cả đều ở đó. Tất cả đều liên quan đến con người. Tất cả đều ở đó từng bước trên đường. Nó liên quan đến những điều giống nhau, thậm chí, bạn biết đấy, với việc điều hành doanh nghiệp bây giờ, nghiên cứu Milgram hoặc, khi tôi ở trung tâm cuộc gọi, nghiên cứu Milgram vẫn còn liên quan hoặc như một host podcast, nghiên cứu Milgram vẫn còn liên quan vì nó một lần nữa, chỉ là xử lý con người. Và đó là điều mà bạn đang giúp mọi người khám phá. Vì vậy, cảm ơn bạn đã làm những việc bạn đang làm. Hoàn toàn. Và cho rất nhiều, bạn biết đấy, bạn có rất nhiều người hâm mộ cuồng nhiệt trực tuyến. Tôi cảm ơn bạn thay mặt cho tất cả họ nữa. Và nếu ai đó muốn kiểm tra kênh YouTube, điều đó thực sự thú vị vì tôi đã xem bạn rất, rất, rất nhiều lần phân tích những khoảnh khắc trong xã hội và văn hóa. Và nhìn vào những khoảnh khắc đó qua lăng kính của các yếu tố hành vi và ngôn ngữ cơ thể và những điều như vậy để giúp bạn diễn giải những gì đã xảy ra trong khoảnh khắc đó. Nó thật sự sáng tỏ và thật sự tuyệt vời. Đó là sự giải trí vào cuối ngày. Thật tuyệt. Cảm ơn bạn rất nhiều, Chase. Cảm ơn, Stephen. Khi nói đến thực phẩm, tôi tin vào trực giác của mình và tôi tin vào Zoe, một doanh nghiệp mà tôi đang đầu tư và là nhà tài trợ cho podcast hôm nay. Tất cả các chuyên gia dinh dưỡng mà tôi đã nói chuyện đã chỉ ra rằng thông tin về thực phẩm thật sự gây hiểu lầm. Hãy xem các hình ảnh thực phẩm lành mạnh, những tuyên bố bạn thấy trên bao bì nói những điều như ít đường và không có gì nhân tạo thường là dấu hiệu của những thực phẩm cần tránh. Bạn đã từng nhận thấy một tuyên bố sức khỏe nào đó trên trái cây tươi chưa? Bạn có lẽ hiểu ý tôi. Thật dễ hiểu, có rất nhiều sự không tin tưởng ở đó. Ai đáng tin cậy để bạn tìm kiếm thông tin chính xác? Tôi sử dụng Zoe, được hỗ trợ bởi một trong những cơ sở dữ liệu vi sinh vật lớn nhất thế giới và các xét nghiệm sức khỏe đường ruột tại nhà tiên tiến nhất về mặt khoa học. Zoe cung cấp cho bạn khoa học đã được chứng minh khi bạn cần. Là một thành viên của Zoe, bạn sẽ nhận được một bộ kit xét nghiệm tại nhà và chương trình dinh dưỡng cá nhân hóa để giúp bạn lựa chọn thực phẩm thông minh hơn hỗ trợ cho đường ruột của bạn. Để đăng ký, hãy truy cập zoe.com và sử dụng mã của tôi Bartlett10 để được giảm 10% phí thành viên. Đó là zoe.com/Bartlett10. Hãy tin vào trực giác của bạn, hãy tin vào Zoe. [Nhạc]
好吧,假設我想要減肥。
首先要明白的是,我們的生活都是關於習慣,而不是目標。
這方面的第二個要素是,形成這些新習慣的最有效策略之一。
那就是…
Chase Hughes是一位前軍人,現已成為世界知名的行為分析和人類影響專家。
他曾訓練美國特勤局特工、海豹部隊指揮官、CEO和政府官員,讓他們掌握溝通、行為檢測和說服技巧。
每一次你都可以觀察三個因素來判斷某人為什麼成功或失敗。
第一是自我掌控,我們关注的包括自信、肢體語言、紀律和威信。
我們知道人們對權威的反應特別敏感。
但我們該如何建立自己的權威呢?
權威由五個因素組成,而這些就是…
第二個是他們的觀察力。
在行為分析中,我們會提到五個C的概念,但我最喜歡的例子,以及最快了解另一個人的方式就是看看他們的眨眼頻率。
如果我開始看到某人的眨眼頻率增加,我知道我需要馬上改變話題。
有趣。
第三是他們的溝通能力。
如果你想學會如何開始或延續一個對話,這對你來說很重要。
這取決於你對面前這個人的了解。
現在把人分成六個群組,這會影響你與這些人交談的最佳方式,如果你想,我們可以再討論這個。
請說。
好的,第一個。
關於如何贏得一場爭論,哪些事情我絕對不要做?
所以大多數人犯的最大錯誤就是,不要這樣做。
我覺得非常有趣的是,當我們研究Spotify和Apple的後台與我們的音頻頻道時,觀看這個播客的人大多還沒有按下關注或訂閱按鈕,無論你在這裡是哪個平台收聽的。
我想跟你們達成一個協議。
如果你能做我一個大忙,按下那個訂閱按鈕,
我將不遺餘力地努力讓這個節目越來越好。
我無法告訴你,當你按下訂閱按鈕時,這幫助了我多少。
節目會變得更大,這意味著我們可以擴大製作,
邀請所有你想見的嘉賓,並繼續做我們熱愛的事情。
如果你能在這裡按下關注按鈕,對我來說意義重大。
那是我唯一會要求你的幫忙。
Chase Hughes。
你是誰,你的使命是什麼?
我是一個行為專家。
我想我只是想教導人們,還有一個整個世界是其他人看不到、無法接觸的。我認為在過去1萬年的記錄歷史中,
你可以查看任何事件或任何國家的領導者,所有的決策結果都歸結於人類因素。
無論是經濟動盪,或是人們對經濟感到憤怒,或是正在發生的AI或科技創新,所有這一切都歸根於人類的互動。
無論你是否能夠管理自己,你是一位好領導者,誰是真正的好領導者,以及誰能讓人們感受某種情緒。
那你是為誰做的?
我想我做這些是為了那些在生活中經歷過一段時間,意識到某些人擁有無形優勢的人。
那些成功的人或許擁有一些他們無法具體看到的優勢。
我認為讓他們明白這是你生活中能夠發揮最大的作用之一,這是極具回報和令人著迷的。
看著某人經歷這個轉變,意識到人類行為會影響生活的結果。
當你說這個時,你是指人類行為,這是否就像是一組戰術?
是像一種心理學嗎?
當你說這個詞時,這到底是什麼?
當我說人類行為時,我的意思是:當一個人變得成功或失敗時,你每次都可以查看三個因素來判斷某人為什麼成功或失敗。
那就是他們的自我掌控水平、觀察力水平,比如他們能否讀懂氛圍?
他們能否讀懂自己正在交談的對象以及他們的溝通水平?
他們能否有影響力地講話?
他們能否以激勵人心的方式談論結果?
他們能否以說服的方式與人溝通,讓人感動?
那你究竟與誰合作過?
很多的政府機構,特別是我曾經與情報機構合作。
我曾經與美國陸軍的心理作戰部門合作,這是特種作戰指揮部。
今天我訓練了許多美國海軍的領導者,現在許多平民是我的主要客戶群。
你為情報特工做了什麼?
所以當我們與情報特工交談時,我們訓練他們的第一件事就是識別人類行為。
我們還教授訊問技巧,如果我在進行訊問,那就是像我在某個地方的情報官,試圖說服某人為我們的國家進行間諜活動。
這兩者都涉及到說服某人去做對他們實際上並不好的一件事情。
所以當談到這個時,我們真正碰到了關鍵點。
你能否說服某人做一些他們通常不會做的事情,這或許是銷售,因為他們通常不會這麼做。
或是B,在訊問的世界裡,我能否說服你做一些原本不想做的事情,因為這對你來說並不是最佳利益,比如承認一項罪行或提供情報之類的。而這正是我們為警方和政府進行大量培訓的地方。我旁邊有一本叫做《行為操作手冊》的巨大書籍。這可能是我見過的最大本的書。這一系列工作的豐富經驗來自何處?那本書正是我整個生命的結晶。所以大約有三到四萬小時的研究,關於這些資訊,這是我學過或教授過的每一個技巧,我們在訊問、說服或影響中使用過的每一種方法,所有這些內容都在《行為操作手冊》中。我寫了這本書,如果你想的話,我們可以現在就討論這個。我曾經收到一個腦部診斷,當時我以為自己會失去理智,感到非常絕望。我只是想知道我的家人將如何維持生計。因此,我希望把我所創造或想出的每一個知識都放到桌面上,供任何政府人員使用,所有的一切。這就是這本書的意義,它是所有事物的總結。你自己也曾在軍隊服役過嗎?我服役了20年。人們來找你工作的最主要原因是什麼?如果要用一句話來概括他們在自己生活中搜尋的東西,那將是缺乏某種程度的控制,這在他們生活的某個方面。通常他們認為自己需要技巧。大多數客戶來找我時都會說,我想要技巧。我想要技能。教我怎麼做X、Y和Z。我在電話中該怎麼說?給我一個新的銷售腳本。所以我有一個叫做ACSS模式的模型,我教給我的全體員工。這個ACSS模式代表權威、舒適、社交技巧和技能。90%的人說他們需要更多的技能,但他們真正需要的是權威或舒適。他們在對話中無法感到舒適。所以我可以告訴你,我會這樣跟這些客戶講,我可以花一千萬元,為你的理想結果寫出最佳的說服腳本。然後把這份資料端上餐具。我把它交給你,但如果你在這段對話中感到不自在,你將不會成功。我可以把它給一位有社交焦慮的人,讓他們大聲朗讀這段文字。這並不是哈利·波特,我們不是在讀咒語。這不是咒語。因此,許多人的問題來自於缺乏在對話中感到舒適的能力,以及他們可能擁有的權威程度。我不是說層級上的權威,我只是指個人權威,但他們並不知道。他們認為我需要更多的社交技巧。我需要學會寒暄,或者我需要這個小技巧。因此,每次我告訴每位客戶的事情是,如果我現在給你一個小型飛機的起飛檢查表,比如Cessna 172,你是一位飛行員嗎?不會,有這個小檢查表並不會讓你具備這項技能。因此,很多問題都是來自於舒適感。很多人的問題是他們在與其他人競爭,無論是身高、外貌、社會地位、金錢、層級、自信等等。你需要將自己與他人作比較的第一件事就是舒適感。這就是了,我是否能在這次對話中比其他人更自在?因為我們的大腦本質上是被設計來競爭的。我們無法關掉競爭的本能,但我們可以改變它們關注的內容。如果他們的焦點是舒適感,我們在對話中獲勝的機會就會高得多。舒適感。是的。那如何表現出來?那只是身體上的舒適嗎?這是什麼?是的,這會是身體上的舒適。因此,我給予人們的一個挑戰是:在你的第一周中,我只希望你專注於一件事。我不會給你一長串的清單,讓你在每次會議前都去查看你的手機並閱讀。這一周我希望你專注於的唯一一件事就是:你能否在房間裡的人之間動作得更慢。就是這樣。只需調整你身體的速度限制。所以如果你在游泳池裡站著,你的手腳在水裡的運動速度會是多快,這就是你這整個星期的速度限制。這就是我希望你專注的全部。這會在很多方面改變人們的思想,因為我們改變了我們的身體,也改變了情緒的感受。恐懼有一個特點,它會加快我們的身體速度。因此,如果你看到某人在快速且顫抖地動作,你會看到他們的身體主要是因為恐懼或壓力所引起的。因此,在互動對話中,即使是電話上,讓自己變得更加舒適。是的,電話上,這會是以正常而沉著的速度說話。好的,那麼第二步是冷靜。我能否讓你進入一個有一些冷靜的地方,而冷靜的左右兩側分別是崩潰和擺姿勢。我們有的人會讓自己變小,以使其他人感到舒適,或是我讓自己變大,使其他人遠離我。我們生活的每個方面都能看到這一點。例如,當我剛開始創業或剛從軍隊退伍時,這些人會打電話給我尋求主題演講。這位先生給我打電話,然後他說,你的每小時價格是多少?我回答說是六千美元。我說,這包括旅行及所有費用。他在電話上什麼都沒說,只是發出了一聲「嗯」,就這樣。我立刻說,哦,對,但我們可以做折扣。大概可以做五千美元,我們甚至可以減去50%。如果你在這裡,我甚至可以減75%。他只給我製造了藉口,差不多快要讓我說,讓我來付錢。
我會給你一些錢,如果你來,讓我在舞台上為你演講。
這就是崩潰。
所以我在生活的某些領域中崩潰。
我可能在生活的某些方面裝出來。
我們的目標是擺脫這種擺盪。
但大多數人遇到的問題是,如果我生活在崩潰中,解決方案看起來像是裝出來的。
我們在學習搭訕的男士身上看到這一點。
就像我將學會如何裝出來,因為這是我正在做的事情的相反。
這並不是我需要到達的中心。
那什麼是中心?
那是沉著。
那就是沉著。
我會說,沉著是構成權威的事物的組合,而權威由五個要素組成。
那就是信心、紀律、領導力、感激和享受。
所以我有一個權威評估清單。
這是第一天。
我給智慧型的人或擁有汽車經銷商的家伙第一件事。
這就是權威評估。
它根據這些要素評估你。
而你最低的那一點,就是阻礙你在大多數需要說服他人的對話中成功的原因。
它能很快鎖定這一點。
如果我再深入一點,我們在鏡頭外的生活方式,我相信你會同意。
你剛剛有雜誌《Vanessa Van Edwards》上的書,她說這在我們的肢體語言中流露出來。
它不僅在肢體語言中流露出來,還包括我們的呼吸、語言、表達方式。
所以即使我在LinkedIn上看過那篇關於19種讓自己看起來更自信的文章,上面說要有更好的姿勢,坐直一點,握手,保持良好的眼神接觸,我做了所有的這些,看起來真的很整潔。
但在家裡,我的臥室裡有一堆八英尺高的衣物。
我的床很髒。
水槽裡的碗碟堆得高高的。
我們大腦裡有一部分是專門用來提醒我們的。
我現在是在假裝。
這會被傳遞出來。
無論我們是有意或無意,我們都在製造別人的直覺感受。
所以我們的工作是製造更好的直覺感受。
這五個最常見的方法在我們的日常生活中流露出來,與我們管理生活的五個領域有關。
那就是我們的環境。
我是否照顧好我的環境?
我的時間、外貌、社交生活和財務狀況。
因為這五件事情是在我們腦海深處揮之不去的擔憂,讓我們產生這些直覺感受。
因為我們都曾經有過一次對話,表面上看起來一切都很好。
但之後我們會覺得有些地方不對勁。
我不知道是什麼,但就是覺得那個人有些不對。
我們都經歷過這種小事情,掌握那五種構成權威的品質是你成功的最快方法,並且會徹底改變你的生活。
所以這真的是可控的要素。
這包括我們的環境、時間、外表、社交生活和財務狀況。
這是我們談論的所有其他事情的可控基礎。
是的。
所以那將是小金字塔的基底。
而三角形的最左側將是信心、紀律、領導力、感激和享受。
是的。
這些元素單獨產生的情感使其他人將他們視為權威人物。
你聽過米爾格倫實驗嗎?
哦,天啊。
這讓我想起我16歲時在心理學課本中讀到的一些東西。
可能有吧。
就是那個讓人們彼此施加電擊的實驗。
是的。
請解釋一下。
好吧,讓我簡單回顧一下。
那是在耶魯大學,據說是1962年。
耶魯在報紙上發佈了廣告。
這說來幫助我們進行這項學習研究。
我們會給你20美元或午餐代金券什麼的。
所以所有這些志願者都來了,還有一位穿著實驗服的高個子。
他手裡有一個正式的夾子。
還有另一位志願者,你們抽籤。
你們一個是教師,另一個是學生。
所以你們被帶進這個房間。
你看這位學習者被綁在一張桌子上,他被束縛在這個電擊機器上。
每當他在這個測驗中回答錯誤的問題時,你就得給他施加電擊。
你必須按下按鈕。
每個進步的問題,你要增加這台機器的電壓,一直增到右側的XXX危險嚴重電擊。
但整個過程中,你可以聽到對面牆後的那個人尖叫。
他喊著,在過程中途,那個人開始猛敲牆壁。
他說,我有心臟病。
我不想再這樣下去了。
我退出。
我不想參加這個實驗。
而90%的人會轉向那位穿白大褂的人。
白大褂的人會說,請繼續。
繼續實驗是很重要的。
所以他們繼續進行,即使到最後,聽不見任何反應。
只剩下沉默。
那個人連問題都無法回答。
而穿白大褂的人說,任何不回答的回應都必須視為錯誤答案,請繼續。
於是他們繼續,一直不斷進行。
你可以看一些這些錯誤的視頻,看到他們臉上的表情。
起初這些精神科醫生預測不到1%的人會完成整個實驗。
但67%的人都執行到了最後。
250伏特足以致人於死。
100%的人都達到250伏特。
新奇與權威的存在令一切改變。
它使一個人犯下了謀殺。
我會說,我可以主張這比賣車要困難得多。
而那個實驗的權威來自於就讀大學、穿著實驗服等等。
但我們該如何建立自己的權威呢?
是不是又回到了你那裡提到的環境、外貌等等,還有財務狀況?
對,是否在日常生活中有體現權威的具體表現?
移動的緩慢是最常見的情況之一。
所以我們的移動是緩慢的。
所以權威三角形的右側有五個字母。
這代表了移動、外貌、自信、連結和意圖,我們的意圖是否明顯可見。
這種外在的權威標誌是很多人所尋求的。
權威看起來是什麼樣子?
但我們真正想做的,是尋找權威的症狀,而非原因,因為這些LinkedIn文章、YouTube視頻上說的都是如何提高自信,如何做X、Y和Z。
而這些都是如何擁有這些症狀,而不是權威的根本原因。
所以有權威的人通常坐得筆挺,但他們並不是因為讀了一篇文章才這樣坐,而是因為他們以某種方式看待這個世界。
這是改變我的世界觀和改變我的姿勢之間的巨大差異。
這會導致完全不同的結果。
而我們仍然在為人們產生那些直覺感受。
相信我,你有沒有接觸過許多來到你這裡、明顯有權威問題的人?
有沒有特定的例子可以想起,讓你能幫助某人扭轉其生活?
很多,數百個。
給我你最喜歡的例子。
我最喜歡的例子是一位大型CEO。
他在洛杉磯,他找我學習技能。
他開始時說,我需要飛行檢查清單。
我不需要學飛行。
我只需要檢查清單。
但我花了一段時間慢慢引導他回來,說讓我們找出問題根源,因為你不能公開說你有權威和自信問題。
他的員工會在董事會上公開取笑他之類的,他不喜歡這樣。
他的公司也急速下滑。
我帶他經歷了一個增強過程,讓我們建立起你的自信、紀律、領導、感恩和享受,所有這些東西。
讓我們找出這五個方面中你的最低點。
如果我能找到這五個方面中的最低點,那麼我就知道我能做的最高效的事情。
所以如果他能做到的最高效的事情是自信,那就是我最開始要著手的事情。
當我們將他帶進這個過程時,只過了幾個月,我們使用了很多催眠技術。
我真的用了一些洗腦技術來幫助他。
所以這些都是相同的技術。
你知道,認知行為療法在過去也是一種形式的洗腦,還有厭惡療法。
但是就在幾個月內,他從每個月大約六到八十萬美元,變成了每月四百萬美元。
他的所有員工也都支持他。
他發生了巨大轉變。
當你是一位教練,並且讓某人的生活如此快速地改變時,問題就出現了,他們必須找一個藉口。
他們不能回到辦公室後就顯得不同,對吧?
所以他們必須說,這件事發生在我身上,我有了這樣的變化。
所以每次和客戶合作時,我的第一件事就是獨特。
你必須回去告訴他們某件事發生了,改變了你的生活,因為你必須有一個原因,讓自己回去時是不同的。
所以見證那個轉變是非常令人滿足和不可思議的。
但通常你必須先與人們改變他們的自信。
你怎麼做到的?
你改變他們腦海中發生的事情。
所以你之前可能在大約一千或兩千人面前上過台。
你曾經上過一段時間的電視。
即使在你成功之後,是否也曾聽到微小的聲音說,為什麼我來這裡?
或者說,我是否值得在這裡?
是的,我的確在這一點上。這正是這樣的體現。
對。或者我在假裝。
人們將會發現我在假裝。
你作為播客主持人時會有這樣的感覺嗎?
因為你沒有任何官方的資格。
然後人們開始收聽。
然後他們認為你知道自己在做什麼。
或者你看到,我認為我可以將其調整作為播客主持人。
是的。所以這些感覺永遠不會消失。
所以自信者和缺乏自信者之間的區別在於,自信者聽到那些聲音時把它們當成虛構,而缺乏自信的人則把它們當成真實。
他們都在聽同樣的東西。
所以我舉一個簡單的故事:如果我和你要去吃午餐,我說,斯蒂芬,我會來接你。
我停在你家門前。
你跳進副駕駛座,我們就出發了。
而我正在聽一本關於核彈爆炸的有聲書。
但在有聲書裡,有一則關於核彈爆炸的假新聞報導。
假設它是一個假BBC廣播,發生在有聲書裡,我們開始駛出。
我很放鬆,專注於路面。
我享受我的工作。
但你的心率上升,你感到恐懼,你的杏仁核在發射。
你處於一種可怕的狀態中,像是,天啊,我的家人會發生什麼?
我們都聽到相同的廣播。
我們在同一時間聽著同樣的講者。
但我知道我聽到的是虛構,而你在擔心它是真的。
我不想用你來舉例,但這是最容易描述的方式。
然後根本改變你聽到那個聲音的方式。
我認為十之八九這種聲音是在你八九歲的時候產生的。
那個孩子做了什麼?
這是我會問所有客戶的問題。
那個孩子做了什麼來交朋友或保持友情?
也就是朋友所需的安全感。
現在我們處在安全的狀態中,我是怎麼感覺安全的?我為什麼能獲得獎勵?對於某些人來說,這可能是對其他在生活中起步不順的孩子的認可,水或食物可能就是那些孩子的獎勵。因此,我們保持或贏得朋友的方式、作為孩子時獲得獎勵的方式,以及我們感受到的讓自己感到安全所需做的事情,這些在我們的腦中發展成小應用程式,無時無刻不在我們成年生活的背景中運行。通常在兒童時期,它們是非常好的。它們可能讓我們保持安全,讓我們活下來,讓我們保持在這些社交圈中,但我會對人們不懷好意,讓他們無法接近我。或者我會迎合像媽媽和爸爸這樣的權威人物,以便獲得一些認可和讚美。這成為了我們在毫不知情、毫無同意和意識的情況下帶入成年生活的應用程式。那個小孩把這些東西帶入成年,然後它們只會被修改。因此,我從必須迎合一個自戀的母親,變成每天都迎合老闆的好兒子,每個人都知道我是辦公室的迎合者。這些行為從兒童到成年只是轉化而已。如果我能開始理解這一點,那麼我就能讓那個人明白改變其生活的基本方式。我會讓他們把那些短語公開,讓他們感到不快。所以我會讓他們在桌面上設置一個背景圖片,上面寫著「我不值得擁有金錢,金錢是給其他人的」。只是讓他們的大腦定期看到這多麼愚蠢,並把它放在激勵海報上。第二部分是,任何自信的人都有對積極結果的普遍期望,而不是特定的,但相信事情會好起來。如果我可以做到這一點,你可以從根本上改變某人的生活。所以這一點的最終要點,與紀律有關的是,我需要讓你與未來的自己建立關係。因為我們生活中發生的一切都與我們的哺乳動物大腦有關,就是這部分較慢的腦。這部分不會說英語。沒有任何肯定的話語能夠穿透那道屏障。我不會通過在牆上或PowerPoint幻燈片上閱讀一個引用來從根本上改變行為。你必須改變這個動物,這個哺乳動物的大腦。所以我對自己每一位受訓者提出的問題是:我會怎樣教一隻狗?如果我為明年設置目標,我會如何向一隻狗展示?因為我必須把它簡化到哺乳動物。所以做到這一點最快的方式是通過視覺手段。所以我讓我的所有客戶下載這個應用程式。我不記得它的名字,但可能有一百個。但是它會讓你看起來像95歲。對。你就會滿臉皺紋。它會讓你的很多頭髮變得稀疏。我會讓他們打印出來,並在各處張貼,只持續幾周。現在我們開始與未來的自我發展一種心理上的哺乳動物關係,這改變了我吃東西的方式,改變了我花錢的方式,甚至可能改變了我上床的時間、喝酒的量,以及主要是我從哪裡獲得多巴胺。如果我畫一張我所有獲得多巴胺的地圖,超過50%的來源是來自酒精或色情或你知道的我不想要的所有那些東西,那麼在那個時刻,你必須非常誠實地問自己,我需要在哪裡獲得多巴胺?而每一位成功人士,所有我見過的成功人士都有良好的多巴胺地圖。這意味著他們來自良好來源的多巴胺,而不是壞的來源。那麼紀律和自信之間有什麼關係嗎?我認為非常有。就像如果你我坐在一起的時候,我們在亞特蘭大機場,假設我問你,你不是行為分析師,據我所知。但是我說,史蒂文,四處看看,找一個有紀律的人。這會花你五秒鐘,因為我們不需要分析人們。這是你有意識地識別的自然現象,但我們也在不自覺中一直掌握著這些。不過,擁有這樣的紀律水平,自然會提升我們的自信心,因為我們知道其他人會注意到這一點。但我們也知道我在提升自己,並且我可能比我所交談的人或我經常打交道的那些人更能掌控自己。因此,我們在鏡頭外的生活會影響到我們的自信心。這正是我們所談論的環境、時間和外觀。如果我在鏡頭外生活的方式與我想要在生活中被他人看作的樣子相同,我的自信心就會開始增長。你也提到過享受也是五個要素之一。是的。為什麼享受如此重要?我添加了這一點。這需要一段時間,但我回顧過去每一位我訓練過的人。如果你看看每位天然的領導者和擁有那種權威的人,他們不僅僅是當下的派對,還是在冷靜地享受當下的情況。所以你可以稱之為正念,但我認為僅僅享受的特質是人類最具吸引力的特質。那麼,我需要了解觀察這一部分,這是你成功或失敗三角形的第二部分。觀察,能夠讀懂一個房間。是否可以讀懂一個房間呢?是的。我該如何讀懂一個房間?好吧,如果你在公共場所讀取。是的,讓我們回到機場,也許。如果我在公共區域,我真的希望注意到房間中移動最慢的人。我希望注意到誰比其他人更自信。
這通常是回到速度的問題。如果我能夠好好地閱讀其他人,我也會與他們進行很多眼神接觸。因此,快速地了解另一個人的最快方法之一就是觀察他們眨眼的頻率。如果一個人眨眼的速度很快,那是高壓的跡象。如果他們眨眼的速度非常慢,那則是集中精力的跡象。因此,放鬆並不總是如此。因此,如果我在審訊室與一名精神病患者交談,或者在商業談判中與他們交談,他們會非常專注於獵物。我們稱之為“獵物焦點”。因為他們要操縱某個人,他們的眨眼頻率幾乎會接近於零。如果我和一個正在欺騙的人的交談,他們的眨眼頻率可能會上升到七十五或八十,甚至我們根本沒有注意到。因此,眨眼頻率之所以如此可靠的原因之一是它是無意識的。我們並不會意識到眨眼頻率的變化,也無法很好地手動控制它。如果我所需要教導某人的一切是:你不必計數或知道這發生了多少次每分鐘,只需要在對話中,我會開始這段對話並說,眨眼的頻率正常嗎?看起來快嗎?看起來慢嗎?所以我真正關心的是人的行為中的變化,變化。所以如果我在舞台上,比如說我在做主題演講,並且在房間的另一端與所有這些人進行眼神接觸。我開始注意到觀眾的眨眼頻率上升。我知道我需要立即改變主題或話題。所以你會特別注視某一個人嗎?不,通常不會。所以我會看著所有這些眼睛,假裝我在看一個人。這樣可以嗎?獲得他們的平均值。對。因此當我四下觀望時,我看到多少次眨眼?我會假裝那是單一的人眼。好的。因此,當你看到較低的眨眼頻率時,人們的注意力更集中。對,你做得很好。於是我可以去這些推介會,這些企業家會去向投資者推介,像是在華盛頓這樣的地方。你可以根據眨眼頻率來測量誰會提案。你會看到眨眼頻率下降,那就是房間中最感興趣的人。你在陪審團選擇時也可以做同樣的事情。這是如此可靠,你看到的文章中提到有人朝著胸部呼吸。用周邊視力很好地掌握這一點需要一段時間,因為我教過人們,他們會在與某人的交談中一直盯著他們的胸部。尤其是當你與女性交談時,這真是一個壞主意。因此,眨眼的頻率是極其可靠的。因此,總結這項技能,我開始一段對話。這看起來正常嗎?是很快還是有點慢?要關注變化的數量。這就是我在一群人中所關心的,就是什麼在變化。因此,七十代表欺騙,而零則代表精神病。七十是壓力,並不總是欺騙,而零則基本上是精神病。零可能是精神病的表現。上下文是第二個C。我們在行為分析中討論五個C。因此變化之後就是上下文。現在比如說某人交叉了手臂,你在網上讀到的說這是防禦、保留、封閉,見諸如此類的東西。那如果是冷得要命呢?對,所以現在我們有了上下文。非常有趣。這在我最後一次交談中實際上發生過。我在做這些事情時努力不讓我的身體閉合,因為有時我自然的反應是這樣。然後有時,尤其是在這裡天黑得晚了,我們沒有風扇或暖氣,我就會這樣。對。如果我在思考,但這對客人來說是無禮的。但是我看到我手臂上有著巨大的雞皮疙瘩。我想,這就是上下文。對。上下文就是我冷得要死。對,但對於客人來說,看起來我就好像在這樣。是的,你知道,這就是為什麼身體語言如此微妙,我想它是微妙的。這對人們進行同行評審的研究來說是非常困難的。因為變數上千,這就像是說,為什麼羅傑·費德勒在沒有任何同行評審研究來支持他所做的事情的情況下,應該贏得一場網球比賽?對,這與身體語言是一樣的,因為人們在進行審訊研究。所以他們稱一名大學生得到午餐券,走進來假裝說謊關於一隻鴨子,這與一名在戰鬥中被捕的人是完全一樣的。幾天失眠,頭上蒙著黑頭套,被迷藥進入審訊室。他們說這些行為是相同的。然後關於說謊與不說謊的同行評審研究。有時你不能如此完美地複製人類行為。因此,人們將其視為藥物。我可以把泰諾放在某人身上,我可以測量所有這些反應。這並不會像那樣進入電子表格中。有很多優秀的研究在外面。但我會說,這實在是非常難以如此完美地複製所有事物。那么第一個C是什麼?第一個C是變化。我想要尋找變化。然後你想要查看上下文。是否有第三個C?那就是集群。集群。然後你讀到的文章是某人在某種特定樣子或做某種事,可能在欺騙。例如,我聽到的最常見的情況是有誰碰了碰自己的鼻子。因此,某人碰鼻子可能是在欺騙。如果你只是看到一件事,我會說這幾乎永遠不意味著任何事。你想尋找行為的集群。因此,他們開始變得緊張,這是那裡的變化。因為我在詢問他們週三晚上在哪裡。這就是上下文。
在他們感到緊張的同時,
他們開始用手保護自己的生殖器,
並且舔嘴唇,這是一種我們會做的衛生手勢。
現在我在這個上下文中有了一些適當的變化。
並且出現了一些行為的聚集。
之後,我就篩檢了文化。
這個人的文化或背景中是否有某些部分
使他們這樣做?
舉例來說,我曾與一位年輕人一起,
我們在觀看一位巴基斯坦人被審訊。
你知道的,在那個地區,你常常會看到這種搖頭的情況。
他說,哦,他在說「是的」時搖頭。
那麼,現在我們深入到這裡。
這是文化,這消除了該行為或擺脫了它。
而最後,名單上最不重要的事情是檢查清單。
而檢查清單是指,有一個已知行為的列表,
這些行為可能是欺騙的。
如果你在研究肢體語言,你就是在處理可能性。
這就是我們所處理的所有問題。
有些人說他們對某些事情有100%的把握。
我持懷疑態度,但我們處理的是可能性。
所以我們應該始終在這方面進行分析。
所以有人舔嘴唇或以某種方式移動。
如果在檢查清單上,並不意味著它是欺騙的。
因為如果他們一直這樣做,那麼我們就沒有改變?
這合理嗎?是的,是的,是的。
我在想我年輕時做過的事情。
在我生活的某個時期,不知為何,
我經常這樣做。
我一直這樣做。
這幾乎像是一種抽動。是的,並不真的奇怪。
我覺得這聽起來真的很瘋狂。
但我最好的朋友之一有像圍巾一樣的頭髮,
他會撥動它。
我幾乎是透過他間接學會了撥動。
我一直這樣做。
但我在想如果有人看到我這樣做,
他們會把這看作某種行為。
然而這只是一種在我年輕時持續了兩年的奇怪行為,
然後就消失了。
是的,但你一直這樣做嗎?
我就是這樣做的。我不知道。
我感覺我只是隨意地這樣做。
但那不會是一種改變。好的,是的。
如果我遇見你。是的。
你曾在《龍穴》中待過一段時間。
仍然有,是的。
有人向你展示想法。是的。
各種各樣的點子。
僅僅有一個人參加這個節目或擁有這些技能,
你就能洞察許多這些人。
無論他們展示的是否誠實,
他們對自己展示的東西都充滿信心。
你可以看看像《鯊魚坦克》的節目,
我可以觀看《鯊魚坦克》的任何一集,看看誰是最少眨眼的。
他們將是在99%的時間內第一個提出報價的人,
因為他們最專注於那裡發生的事情。
他們是個人體驗。
所以這是非常迷人的,
如果你只需看看一兩件事情,
就可以預測壓力或專注,
能做到這一點的話。
如果你能從中取得一項成果,那將會是一種超能力。
因為我坐在這裡與客人交談,對吧?
他們講述他們的生活故事等等。
我經常看到一些行為模式,
是的,特別是當你涉及某人,
有關他們的童年或某個特定敏感主題時。
你會傾向於看到某種自我安慰的行為。
這是困難的。
有趣的是,我們現在都像業餘肢體語言專家一樣。
是的,網上有很多內容告訴你要看這些,
他們有沒有碰鼻子等等。
所以這也可能是危險的。
它可能會給我們這種感覺,哦,我看到這一點。
我再也不想和那個人做生意。
是的。而且他在談論那個時候,刮了三次鼻子。
然而他在看他的公事包。
裡面有過敏藥物。
他在抓鼻子。
季節剛剛轉變成春天。
他進來時,鼻子是紅的。
所以他已經抓了30分鐘的鼻子。
在他進門之前。
所以現在我們開始意識到我並不是看到改變。
我看到的是重複的行為。
而溝通是成功或失敗的第三個角。
溝通。所以到目前為止我所了解到的是,慢談是更高的權威。
是的。
還有什麼其他事情是如果我想成為一名大師級溝通者,
我應該考慮的?絕對的。
哦,談到溝通,
成為一個好的故事講述者是非常重要的。
有數以萬計的播客可以教會某人這一點。
但問題在於你是否能對面對的人講話,
以及理解他們是什麼樣的人。
這是我識別的一些方法。
我將人們分為六組。
通過他們從其他人那裡需要什麼來進行劃分。
即,在社交上我需要什麼樣的東西?
這些是重要性、接受、認可、智力、同情和力量或權力。
在每一個對話中,如果你詢問某人有關他們自己的事情,
他們會向你透露出這些需求中的之一。
所以如果我知道你是一個追求重要性的人,
而我要告訴你這個想法有多聰明,
以及你做出這個選擇的智慧,
這就與你所需要聽到的內容完全相反。
所以當我聽到你談論你自己、你的成就時,
你生命中喜歡的事情,
這周發生了什麼事,
或者你擁有的美好回憶。
在每次對話中,你都會聽到這些內容開始被揭示。
所以這些是你在對話中很快就能聽到的內容。
你開始和某人交談,他們會說,
是的,我實際上是那家公司的CEO。
我有490個員工,可能明年會進行一次離職。所以你會聽到這是具有意義的,對吧?然後你會聽到尋求認可的聲音。這是不是人們常常說的那種話呢?比如有些人會說:“我明天要上台演講,但我真的是受不了公開演講。我會搞砸的,真的很緊張。” 他們想讓你說:“不,你沒那麼糟。你很棒。上次你表現得很好。你會做得很好的,你可以的。”
然後是那些尋求認同的人。他們總是使用“我們”、“我們的”、“團隊”等詞彙。這些尋求認同的人都認為自己是某個群體的成員,這會在他們的交流中表現出來。如果你問一個尋求意義的人關於度假的事情,他們會說:“是的,我去了邁阿密,太棒了!我度過了美好的時光,昨晚剛回來。”但如果你問一個尋求認同的人,他們會說:“我們去了那裡。我們所有人都去參加了這個活動,我們做了這件事。”所以你會聽到很多關於群體和成員的語言。
接下來是智慧方面。你有多常聽到人們說:“是的,我其實是從某人那裡獲得了MBA。”或者“噢,我的碩士論文就是關於這個的。”當智者們表達自己時,這些智慧的訊息傳遞出來。而可憐的人你很容易識別,這些人是最難以溝通的。如果我想給你一些理想的說法來對付每一種類型的人,可憐的人想聽的是:“我無法相信你經歷了這麼多,並且能走到這一步。我想很多人不會有這樣的可憐感,想要被認可的痛苦。”
最後,是那些追求力量與權力的人。這不一定是《回到未來》中的比夫,它也可以是某家公司裡的領導者,但他們想要控制。因此,意義是“我能否有所不同?”而力量則是“我是否能控制其他人?”這些人從那些強行將自己推上頂端的領導者,到那輛後面懸掛著塑料睾丸的荒唐高座皮卡車駕駛者都包括在內。
一旦你了解某人所屬的類別,你該如何以有效的方式與他們交流呢?例如,如果我在跟一個追求意義的人交談,是的。如果我想和他們達成交易,是否應該多談他們的意義呢?是的。我們還有一些其他類型,我們教智慧的人去識別。我們的決策方式有六種,而價值觀的方式也是六種,這是我們想要的最終目標。但我想以一種語言說明這個決策將增強你的意義感,並在我要求他們的事情之前讚美他們的意義感。所以我可以說:“你知道,史蒂芬,這是一個很棒的播客,你有幾百萬的訂閱者,顯然你對很多人的生活有著重要的影響,而你就是一位有意義的人。”這對你來說會很有效,因為我知道你想要儘可能地產生最大的影響。
而我想以某種方式進行交流,A是滿足他們的需求並讓他們知道我是那方面的資源;而B則是讓他們知道做出這個決策,不論是賣車還是其他的事情,都將提升你從其他人那裡獲得相同需求的能力。我認為如果我們一起做這個,我認為第一件會馬上發生的事情是,你能影響到兩倍的人。你將在這個世界上留下更深的足跡。因此我要給你的是,將會讓你獲得雙倍的訂閱者或聽眾,不僅如此,你還會對這個世界產生更大的影響和遺產。
所以每當我思考需求時,都要始終考慮神經傳遞素。所以如果我能在某人的需求上給予讚美,那就是我們從其他人那裡所需的需求。所以當他們聽到這些時,他們的神經傳遞素會像5億個那樣釋放出來。所以,我們不僅僅是像我們剛才提到的那樣經歷著痛苦和不安全感。實際上,我們仿佛都是成癮者。我們只需要識別出那個人對什麼東西上癮。我當時想到了筆。我想詢問你,如果我是個聰明的人,而你需要賣我這支筆,你會怎麼做?是的,你會怎麼開始呢?
你知道,世界上有很多人,而我認為大多數人只是跟著別人做。我相信你也會同意,外面有那麼多傻瓜,只做最基本的事情。他們不會經常打破常規。而偶爾你會遇到一些人,他們知道更高質量的東西,能從不同於他人的層面看待事物。這時我會談論那個智慧,而在潛意識裡,我會將所有這些和這個聯繫起來:這是不同的,是獨特的。這是一支鉛筆,但它不一樣,它不是普通的東西。所以我想這樣表達,並且從一個負面的評論開始。這是一種最有效的說服策略之一。我會將我不想讓你擁有的東西進行負面聯結。
假設我們開始我們的播客,而我擔心史蒂芬無法與我產生共鳴,我知道你的意義感驅動著你。就像我們一開始提到的,假如我在這個播客一開始就說:“史蒂芬,謝謝你邀請我,有那麼多的人在外面。”而每當我在對話中說些負面話時,我從不想要手勢指向你和我的之間。我總是想要手勢朝外。
所以我們在談論其他人。
外面有很多人根本不願意回饋社會。
他們其實對幫助他人沒有興趣。
每次你和這樣的人見面時,坐下來的時候,
就像他們都有相同的共同點。
他們無法在和某人坐下時停下來並建立連結。
所以我正在以你的需求來妖魔化一種特質。
我不想要你擁有的。
像是無法連結的能力。
好,有趣。
而你有意識地做出手勢。
在我說出“連結”這個詞之前,其他人都不對。
然後我在你我之間來回做手勢。
而“停止”這個字在英語中是非常強大的詞。
所以當我說就像他們都有相同的特質,
他們無法停下來並完全與其他人連結。
那是一件非常微妙的事情。
但我已經利用了你的神經遞質。
我用了你的需求。
我讓你同意了,你點了點頭。
同意那些人與其他人無法很好地連結。
所以這就是這些東西是多麼強大。
而且你可以反向使用相同的東西。
我可以說些正面的話。
我可以說,史蒂芬,對我來說有趣的是
我在世界各地旅行。
我見過幾位企業家。
我見過那些上電視的人。
在你見到他們之前,你可能覺得他們只是隨口而談,很不在乎。
但當你見到這些人時,
就像他們都有這種能力,能夠屏蔽掉一切,
與某人完全連結。
那會有同樣的效果。
而人們所發生的事情,我們希望。
成為那樣的人,因為那是積極的。
我們希望符合那個預期。
對。所以我所做的是
我讓你說,正如克里斯·沃斯所說,正確。
好,但我讓你對你自己作為一個人說了這樣的話。
好的。所以現在我並沒有改變你的想法。
我在改變你的身份。
改變我的身份還是?
是的,因為你已經對你是誰達成了一致。
你點了點頭。好。
如果我想更進一步,我會先做一個承認。
我會說,你知道嗎,我在成長過程中有過社交焦慮。
我很好奇,你一直以來都能夠與你所談論的每一個人連結嗎?
還是這是你必須努力的事情?
噢,那是一個問題嗎?是的。好,但我知道這不是一個問題。
是的,但當你問了那個問題,你開始回答
那個問題時,你已經對你作為一個人達成了共識。
所以如果我想讓某人少一些封閉,
我可能會說,你知道,我花了整個生命都在擔心
別人怎麼想。
在我25歲之前,我才達到能夠打開自己的地步。
你一直這麼開放絕對嗎?還是你有必要努力過呢?
所以只是任何答案,沒有人會給你一個答案。
像,實際上,我只是封閉。
我非常狹隘,那可能只有百分之一的人。
所以小一些共識,這些都不是設計讓人逐字引用的。
我想可以,但這是關於讓某人評論
他們自己身份的理念,他們作為一個人的身份。
在溝通上有沒有其他特別重要的事?
有趣的是,這麼多人對溝通部分更感興趣,超過聆聽部分。
他們想要飛行檢查表。
是的,這是朱利安·特雷asure的事情,
他進行了關於如何成為一名優秀演講者的TED演講。
他告訴我,他還做過一個TED演講
關於如何成為一名優秀的聆聽者。
不,不,聽,他說每個人都想要。
他的演講約有三千五百萬次觀看。
但聆聽的那個,沒有人對此感興趣。
但我猜聆聽在成為一名優秀演講者中扮演著相當關鍵的角色。
是的,而聆聽意味著我可以識別你是誰
以及驅動你的需求和社會需求
以及你做決策的方式。
那是觀察部分的內容嗎?
是的,絕對如此。
僅僅聆聽這一點意味著現在我有了合適的詞
來用於溝通,還有正確的理解
你作為一個人所驅動的內在動機。
所以如果我是一名治療師,這會讓我成為一名更好的治療師。
如果我是一名人質談判專家,這會讓我成為一名更優秀的人質談判專家。
如果我是一名自殺熱線接線員,
這會讓我在工作上表現得更好。
所以我理解我正在與誰對話。
而我的目標是讓某人去做他們通常不會去做的事情。
你談到了這種引導。
是的,引導是什麼?
這是一種CIA技術,是吧?
是的。這項技術最初是由一位名叫約翰·諾蘭的人提出的。
他的書目前已經不再出售。
你必須在eBay上找到它,這很難找。
但這本書的書名是《機密》。
為什麼不再出售?
我想他只是把它下架了。
我不太確定。好。
所以引導是關於使用陳述而非問題。
我給你一個例子。
假設你和我走進Whole Foods,我們在紐約。
所以大概是在某個街區的某個地方。
我們走進去,假設有一位年輕的女士在補貨。
你走進去,我說,好吧,
史蒂芬,你的目標是在60秒內找到她的工資。
而且不允許問任何問題或讓氣氛尷尬。
這很難,對吧?
聽起來真的很難。
所以如果你過去跟她說,這只是一個概括,
只是讓你理解什麼是引導。
你說,嘿,我在找嬰兒胡蘿蔔。
她就帶你過去。
但當你走的時候,你說,我剛在網上讀到一篇文章。
上面說所有Whole Foods的員工工資都提高到了每小時26美元。
這太棒了。
她轉過身來問,什麼?
不,我賺了17。
所以現在她感覺不像是被質疑
或詢問她賺了多少。
她在糾正你,或者說你今晚上了Uber。
你說,我剛讀了這篇文章,說Uber司機
是全國最滿意的工作人員之一。
你將會得到一個糾正。
你會想,這是從哪裡看到的呢?
所以觸發一種糾正信息的需求
是使用引發技巧最簡單的方法之一,但這只是其中之一。
另一種就是在之後作出聲明,說,
我敢肯定你做這項工作時有一些有趣的經歷,
或者我可以想像那是很具挑戰性的。
聲明通常比尖銳的問題要好,因為這樣個人感覺像是在自願提供信息。
這第三層是懷疑。
假設我想問你剛從假期回來,但我不想使用任何問題。
我們假設見面吃晚餐之類的。
我說,看看,你看起來像是剛從假期回來。
這是一個聲明。
然後你會說,不,其實我一直在做這個、這個、這個和這個。
所以現在你給我的信息比我只問你是否在度假時要多。
然後我說,哇,那一定很有趣。
我無法想像那裡肯定有很多事情在發生。
於是你開始越講越多。
然後我會說,聽起來不錯。
整個旅程沒有任何挑戰。
我喜歡一切都是百分之百完美的情況。
你會說,不,實際上,然後你開始講述。
我會說,不可能。
那麼現在我們就進入了懷疑。
而我還沒有問過一個問題呢。
這是我挑戰我培訓的每個人要變得越來越好的地方,即這個引發技巧,我可以用這些聲明深入到人或對話的多少層次?
這就是我在這本書中專門寫的一整章的原因。
然而這種引發技巧是很強大的,因為。
我們沒有被問問題。
所以我們的大腦不會發出小安全警報。
而這就是蘇聯間諜在冷戰早期如何從19歲的美國海軍水手那裡獲取信息的方法。
他們會說有一艘艦艇會駛入泰國,或潛艇駛入泰國或新加坡。
然後一名俄國人走過去,而這些水手們會在酒吧裡喝酒。
俄國人會坐在那裡。
他穿著一件低成本的襯衫或類似的東西並開始交談。
他們會說,我知道德國潛艇能夠跑過你們
因為他們的螺旋槳是22英尺,而你們的潛艇螺旋槳都是18英尺直徑的。
而稍微有點醉的水手轉過身來說,不,並不是的。
然後開始提供所有這些信息,僅僅是為了糾正資料。
而那時他們所做的一切就是糾正資料。
我觸發了提供某種糾正不準確信息的需求。
即使是在業務情報方面。
假設公司的搬遷需要獲得商業情報。
當公司內部某人在酒吧被接觸到,有人會說,
是的,我聽說你們在三月到四月之間搬遷。
他們會被糾正,說,
不,實際上是二月,但我們不應該談論這個。
很顯然你不會在二月搬遷。
太冷了而且利率也太高。
CEO不可能會那樣做。
是的。
然後你會因為懷疑而獲得更多信息。
所以這就是糾正資料。
第二個技術叫做範圍設定,我會給你一系列的數字
像三月到五月之間,或者39到59之間。
第三個是懷疑,這使得信息流出來。
所以如果你想想,如何開始一個對話
或繼續一個對話使用引發技巧?
想想這些詞,然後總結。
所以你已經做這個大約三年了。
這不是最好的一份工作,但對你來說正在完成任務。
或者我敢肯定。所以我敢肯定那一定很有趣。
我敢肯定那裡還有一些挑戰。
我敢肯定你克服了很多困難才能達到這一點。
所以,我敢肯定是最好的方式來做到這一點。
當好吧,如果我說,我敢肯定你恨那杯咖啡。
是的。這是一個聲明,但無論如何你都會努力糾正資料。
是的。即使你真的恨那杯咖啡,你會說,是的。
就連你說,是的,我有點恨它,也是在提供信息。
是的。好的,有趣。
你甚至可以繼續這樣。
你會說,我敢肯定你恨那杯咖啡。
然後有人會說,是的,其實我有點恨它。
但我可以想像你是那種喜歡很特定的咖啡的人。
嗯,是的,這是我對咖啡的喜好。
我會說,這非常有趣。
不加咖啡奶精,不加糖。
我只是在總結。
所以這比我單純問,你喜歡什麼樣的咖啡要好嗎?
嗯,如果我們只是談論咖啡,那就不是敏感信息。
所以我不會說那更好。
這是針對敏感信息的。
是的。當你試圖不讓他們提高警惕的時候。
所以一個指導原則是,所需信息越敏感,
就越不需要詢問問題。
這就是我的意思。
這樣的相關性就像我
從我採訪的間諜那裡得到的信息一樣,
像Andrew Bustamante和Mike Baker。
他們都說遊戲的很大一部分就是聆聽某人,
並讓他們不停地說,不停地說,不停地說。
是的。他們不會太強勢。
是的。而這就是使用引發技巧的最好方式,感知、背景、許可,PCP模型
是理解如何讓某人做某事的方式,
從加入一個邪教到購買一個物品。是的。
所以,PCP模型看起來像是三個步驟,但我希望你把它視為一種多米諾骨牌效應。一個步驟開始了接下來的進展,一旦第一個骨牌倒下,下一個骨牌就會隨之而倒。如果我改變了你對某事的看法,那麼我改變了你觀察該事的背景,這使得你感覺更有權利去做這件事。我給你一個例子。你想聽一個奇怪的例子還是無聊的例子?那我們就選奇怪的吧。好的。比如說在華盛頓州有一位律師被控對一名女性施以暴力,他使用催眠術令她在他的辦公室裡脫光衣服,而這本是她不會做的事情。這位律師正在研究催眠術,據我所知,他當時甚至並不擅長。但他會催眠她,然後告訴她,想像一下,當你下班回家時,就是這樣的情景。我想讓你想像一下自己下班回家的樣子:你把鑰匙丟進碗裡,然後走向浴室,打開熱水淋浴,現在你正準備進入淋浴間。這樣,他改變了她對當前情境的看法。他改變了情境,因為現在無論是你還是我都不會在播客上脫光衣服,但當我們今晚去洗澡的時候,我們卻會這麼做。所以,因為這是一個不同的背景。於是他修正了這個背景,這讓她有了脫衣服的權利,或做一些我們平常不會在社交場合中做的事情。
我研究這一點的一個方式是,這非常有趣,涉及到邪教招募者。我花了很長時間,大約六周,與這些邪教招募者合作,我在邪教招募者和挨家挨戶推銷人員之間來回。這些人是非常有衝擊力的,挨家挨戶的銷售是很辛苦的工作,但他們說服人們做一些他們原本不會做的事情,像是在自家屋頂安裝九萬五千美元的太陽能系統,或買一台吸塵器,或加入一個可能有害的邪教。但是他們總是通過改變對這些事情的看法來開始對話。所以,與其我說,嘿,讓我來談談這件事情,這樣聽起來像是一種需要的表達。他們出來時會拿出一份調查,告訴你這是一份匿名調查,這樣就自然讓人們更願意開放。因此,這是一份匿名調查,我改變了權限。現在情境稍微改變了。如果我再次改變你的看法,你更願意和感覺像家人的人相處,還是和與你有血緣關係的人相處?我開始問一些小問題,像是你願意以什麼樣的方式生活,這些問題就像是在輕推你進入這個邪教心態中:你想在那些享受你陪伴的人身邊嗎?
更多的看法變化。現在情境的轉變使我剛剛對我作為一個人達成了25個共識。現在我的背景完全不同,改變了我的權利。就像,我有權利去這樣做,因為我剛剛同意成為這樣的人,這就是我所說的我自己。我必須這麼做,因為那是認知失調,響亮而明顯。關於任何說服的東西,我教你一件事,無論你是對整個國家進行心理戰,還是只是操控一個人或對一個人進行治療,作為一個有說服力或影響力的人,你的主要武器是認知失調,這使得我讓你感到不安,因為我得到你看待世界的方式,與你所做的事情並不一致。因此,你最容易改變的事情就是你的行為,而不是改變你的想法或稱自己愚蠢。我只是讓你做一些不同的事情。這就是武器化的認知失調。我們在極端左派和極端右派政治上都看到了許多這種現象。
一旦我讓一個人對他們的身份作出一兩三個聲明,我就急劇改變了他們未來的行為。羅伯特·西奧迪尼,他寫了《影響力》和《說服力》,是一位了不起的人。他寫到,幾周前他們要求某人把一個巨大的醜陋標誌放在他們的院子裡,上面寫著「安全駕駛」,一個巨大的醜陋標誌。在此之前的兩周,他們挨家挨戶詢問,是否支持安全駕駛?是或否?誰會說不呢?差不多91%的人會回答說「是的,我支持安全駕駛」。他們說,好的,你願意在你前窗上貼上這個小貼紙嗎?一個小小的貼紙。只要讓我們知道你支持安全駕駛。這就是我們要求你做的全部。兩星期後,他們再回到小區,像89%的人都在他們的院子裡貼上了這些標誌。而另一個進行測試的小區沒有這一小調查,是否支持安全駕駛,結果只有6%的人在他們的院子裡貼了標誌。這就是關於我如何做出一個同意,然後在其上採取行動的例子。假如我讓你在某件事情上採取行動,不僅僅是在你我之間,現在我讓你在窗戶上貼上一張貼紙,改變了別人對你關係的看法。因此,如果我能讓你把我讓你相信的事情公開,我讓你發布一個推特貼文,我讓你在臉書上發表一個帖子。那麼我就捕捉到了身份。
所以,世界上大多數的說服與影響力訓練都是在捕捉想法。身份才是真正能改變行為的地方,因為我讓你同意你是一種特定類型的人,然後才讓你做任何事情。這很有趣,事實上它解釋了許多有關政治的事。
你知道,我們在選舉周期中所看到的情況,以及一個政黨或政治團體如何能夠慢慢漂移到一個客觀上看起來簡直瘋狂的位置。是的,你知道的,因為它們慢慢地說,我是這個黨派的成員。我加入了這個特定的政黨。接著隨著信念的逐漸蔓延,結果在十年的時間裡,你們所有人都相信並認為某些事情是可以接受的。這很有趣。僅僅因為你達成了一個協議。我想這在某種程度上也解釋了一些戰爭。例如,這裡有一個元素,可以解釋像納粹德國那樣的事情。是的,以及一個文明如何能夠從相對正常的狀態變成對人們做出非常可怕、野蠻的事情。是的。而如果你回想一下米爾格拉姆實驗,立刻,我讓你說,你是完全自願參加這個實驗嗎?你會接受這個教師的角色嗎?你會坐在這把椅子上嗎?你會用這個低電壓給他施加電擊嗎?我讓你同意我是一個願意在實驗中對某人施加電擊的人,在前兩分鐘內。這些並沒有被討論。他們傾向於說整個實驗是關於權威的。但我不認為這僅僅是權威。我認為很多是與新奇相關的,而他們從未在這些研究的回顧中提到過這一點。但如果你自願參加這個實驗,你在一個你可能從未到過的校園裡駛過,走進一棟你從未去過的建築,遇見一個你從未見過的穿白大褂的人。再當你見到另一個你從未見過的人,坐在一個你從未見過的房間裡,面前是一台你從未見過的機器,閱讀一份你一生中從未讀過的測驗。所有這些都是全新的。能夠引起哺乳動物大腦專注的第一要素是新奇。無論是狗還是其他動物,都是新奇。所以我們的祖先,每天都經過一叢灌木叢。有一天,太陽即將下山,灌木叢後面傳來一聲樹枝斷裂的響聲。那就是新奇,那是一條意想不到的信息。這是新的信息,還是意想不到的?是的,這裡的新奇是什麼定義?新奇是我的大腦期望某些事情會發生。我會像之前一樣走過這棵灌木,我對運行事物有一種劇本,而某些事情發生了,打破了我對世界的預測。這是有道理的。是的。任何形式的新奇都會產生專注。因此,我們可以操控人類大腦內的四種元素,這四種元素拼出“命運”這個詞。操控或影響哺乳動物的四種方式(不論是人類、狗或其他動物)是通過專注、權威、部落和情感。這四樣是狗能感受到的。如果你在看狗訓練視頻,比如你正在狂看三季的《狗語者》凱薩·米蘭,你會看到他如何重新引導專注,建立權威,與部落建立聯繫,並在狗表現良好時讚美它。專注、權威、部落和情感。這就是我們訓練動物的方式。這也是一個資訊廣告讓你購買某樣東西的方式。它們吸引你的專注。它們告訴你,這裡有成千上萬的人已經購買了這個產品,並且他們都有五顆星的好評。你鄰里中的每個人都在做這個。或者全美國的這些人都在做這個。他們在獲得成功。他們所有的朋友都因為這成功而愛他們。現在我們加上情感,並且以視覺方式展示。它們不只是單純地說出來。它們在展示這些視覺影像,以展示哺乳動物大腦中的專注、權威、部落和情感,這四者拼成了“命運”。我在想很多關於氣泡飲料廣告的事情,例如在夏天的陽光下。你會聽到,當它被打開時的聲音。那裡有很多人。我猜那就是部落,大家在享受美好的時光。而我在那個背景下為權威的部分感到掙扎。因此,你看到的那些氣泡飲料品牌的廣告。我的想法中,權威可能是螢幕上的出現或品牌識別。好的。或者可能是一位名人或某樣東西。是的。而這是來自一位部落領袖的。因為如果我們的祖先不聽從部落領袖,你可能活不久。而你實際上在談論如何贏得辯論。當我說贏得辯論,我其實不是真正的指一場辯論。我更多的是指,比如我和我的女朋友進行的對話。是的。我想要達成一個好的結果。我應該絕對避免做哪幾件事?舉出一些小細節。任何形式的不正確信息,我們會等到最後再說。我們會保留起來。好的。所以如果我聽到,假如我在和某人在辯論,他們指控我做了我明顯沒做的事,我會等著。我想要等,因為我們希望他們先解決這些問題。但無論如何,在這種辯論中,我會希望能儘早確立,比如,我們是否有共同的基礎?我們有哪些共同的基礎?我們是否想要一個類似的結果?我甚至可能會很快問這個問題。我們是否在這次討論中都想要同樣的東西?我不會稱這是辯論。因此,一旦我們重新調整方向,這是我想要的結果,而不是我需要贏得一場辯論,因為當我們在爭論時,我們傾向於認為,我在智力上需要征服這次對話,並且我需要是對的。如果我能是對的,這意味著我過去是對的。贏得辯論並不意味著你在之前或之後是對的。重要的是,對於我們雙方來說,理想的結果是什麼。我在商業談判或其他情況中停下來,對我們雙方來說,理想的是什麼?我們都想要這個東西。對你而言,理想的結果是這個。對我而言,理想的結果是這個。我想在這裡找個中間地帶。
這在關係中也是一樣的。如果有什麼事情開始失控,我第一個想到的就是我會聽到那些未被說出的話。所以如果我的妻子在說,「你根本不需要打電話給我。你根本不會打電話給我。當你出差的時候,我從來不會接到電話。」你覺得她是擔心她的電話不會響,還是擔心她得不到重視和不被愛呢?所以,男人們尤其會傾向於說,「好吧,我們快速開陳述的事實吧。拿出你的手機。我現在就要給你看一些未接來電。」這並不是關於電話的問題。我需要聽到某人所說的話背後的意義。你需要聽懂行間話,就像行為分析師一樣。那么,這裡的情緒是什麼呢?是憤怒嗎?是孤獨嗎?是感到不被重視嗎?我需要理解某人所說的話背後的情感,並針對這一點進行處理,而不是精确地回應別人所說的話以試圖贏得爭論。我大約三天前在YouTube上發佈了一段名為「自戀者的關閉開關」的视频,講述如何拆解任何自戀者。裡面有一些非常具體的方法,但最重要的方法是始終思考他們想從你這裡獲得什麼。因此如果我在爭論中,某人是否在使用恐懼、義務或內疚?這個首字母縮略詞就是霧(fog)。那麼,我會遇到麻煩還是能夠辨認出某人在使用恐懼、義務和內疚?如果某人在做其中任何一件事,我希望以非對抗的方式指出來。所以,比如你對我說了些什麼「如果你不這樣做,我下週將要工作19小時。」這根本不是關於工作時間,現在這是內疚,對吧?我可以說,「史蒂芬,也許你不是故意的。但聽起來你想讓我對下週工作感到內疚。我知道你是個好人,我不認為你是這樣的意思。」所以我會一直指出任何的恐懼、義務或內疚。但我會用一種表達「也許你不是這樣想的方式,但聽起來你是這麼說的。」我總是希望用這個詞,讓它非對抗,並給他們一個出路。在審訊訓練中,我們總是稱之為金色橋樑,在《孫子兵法》中,他們說,給你的對手一座金色的橋,讓他們可以撤退,這樣他們就能通過這座金色橋撤退,並把他們困在角落。所以,我們給他們一個出路,這太美妙了。所以,也許你不是真心的。我總是想回到那個問題,他們所說的話背後隱藏的情感或恐懼是什麼?他們害怕某種東西。害怕失去交易。害怕失去金錢。害怕以某種方式被看待。害怕其他人在房間裡會怎麼想。因此,某人論據中的隱藏恐懼在哪裡?每當你在爭論中,必定有一種潛藏的恐懼。只需30到40秒,你就可以找到它。許多人將這視為一種策略,但僅僅在爭論中,在對方說完後停下來,注視對方是極其強大的。停下來注視他們,是的。所以,比如,假如你對我說,「我下週得工作19小時。」我一旦停下來,就減弱了那句話的力量,因為我不是因為戰術而停下,而是因為我想處理你所說的內容。這有助於人們這樣做,因為這樣感覺不會那麼尷尬,就好像我在使用一種策略,我只是暫停一下,因為我真的要反思一下你剛剛說的話。我會利用那段時間,只一分鐘。我可能會看向別處,當你說完話時,可能會說:「史蒂芬,也許我聽錯了」,然後直接進入這個問題。因此,這樣的長暫停在對話中是非常有效的,尤其是在其意義深遠且不是一種策略的情況下。我們沒有談到的最重要的事情是什麼,是我們應該談論的特別關於大多數人提問和感興趣的問題。好吧,有什麼是沒有人在播客上問你過的事情?有沒有什麼事情是從來沒有人問過我的?是的,人們真的不會問我。好吧,你是誰,你的使命是什麼?哦,你在拿我開玩笑。我不會做任何事情,除非你在對我做某件事情。我很想知道,為什麼不回答這個問題,我會分析一下你即將透露的關於你個性的隱藏陳述。呃,我是誰?我是播客主持人。我是一個企業家,我是一位投資者,我是一位男友。我的使命是追求我的潛能,追隨我的好奇心,看看會發生什麼。好吧。是的,這是一個很好的答案。但你深入到你作為一個人的身份。所以你做的第一件事是看著你的右邊。是的。然後你看著你的左邊,然後看著中間。所以當你的眼睛朝著多個方向移動時,這被稱為轉基因搜索(transderivational search)。所以我在我的腦海中尋找不同的檔案。是的。而且你提到了你的一些標籤。是的。播客主持人是第一個,但你提到了男友。所以我知道對你來說重要的是什麼。所以像播客這樣,你不會說我是電視明星,但大多數人會認為你是電視明星,但對你來說並不重要。是的,對我來說並不重要。對。所以你可以聽到對人們重要的東西。這真有趣。然後使命並不是關於其他人,而是關於「我如何讓自己變得更好?」你可能這樣做是為了豐富其他人的生活,但你並沒有說「我有一個播客是為了讓一千萬人受益」。
你快要達到一千萬了嗎?
是的,這很有趣,因為我實際上,我的大腦,幾乎就在那一刻想說這句話。
然後我想到,這根本不是事實的本質。
事實是我在我的臥室裡開始這一切。
我總是想到,當我做了三年時,沒有人在聽。
所以我在做這件事的使命,真的是因為我真的很喜歡這件事。
是的。
並不是說我要改變世界。
有時候這樣想很誘人,像是我想要改變世界。
但我不相信,我不認為這是大多數人開始事情並且在沒有人聽的情況下繼續下去的原因。
是的。
我認為這通常是更自私的動機。
這有道理。
是的。
你開始了一件事,你對這件事情本身充滿熱情。
我喜歡這件事。
是的。
是的。
我喜歡這個。
那是一次引導。
哦,好的。
那是你剛才做的嗎?
嗯,三次。
我想我用了三個層次。
好的。
但這非常非常真誠。
很多人在追蹤訂閱者時,我想我一兩周後會達到一百萬,
對我來說這是個巨大的里程碑。
我從未想過我會有一百萬。
但在你的主要頻道上,這從來不是重要的,
在行為小組上。
那是我和另外三位行為分析師。
啊,是的,那真是令人難以置信。
是的,這相當驚人。
而我們只是錄製Zoom會議。
根本不編輯它們。
我看過。
我只是試著引導。
所以很草率。
所以你抱歉,你是在對我做評估。
你說我是一名播客主持人。
我說我是一名企業家,我說我是一名投資者。
然後我說,我這樣做是因為,我想我說。
所以你的目標。
好奇心。
然後我是另一個。
那是在於我的潛力。
這是我經常思考的事情,
像是推進我的潛力,跟隨我的好奇心。
是的,我看看會發生什麼。
所以潛力和好奇心。
那我會看到什麼?
所以我是一名播客主持人。
我因為激情而做這個。
我想要實現我的潛力。
我是在說我沒有看到被接受。
我沒有看到你需要我的批准才能做任何事。
所以這是關於你個人層面的意義。
像是,我是否有所不同,但不是對其他人。
但你仍然希望人們承認
你正在實現你的潛力。
你正在做你所說要做的事情。
你依賴你的女朋友。
所以我們在談論一點小組的事情。
但你所說的所有這些都是關於意義。
所以當我說像是,你對人們的生活產生了巨大的影響,
而且你真的在豐富其他人的生命時,
你正做著你天生要做的事情。
這比我說,很多人欣賞你。
而且你在這麼多很棒的社交圈中,
而且你在房間裡成為了焦點。
是的,看到那小小的鬼臉。
是的,但其他像是更專注於
認可的小組的人。
當我說像是,我可以看出你是你朋友群中的中心,
每個人都來找你諮詢時。
你似乎是那樣的人,
這本身就是一個引導陳述。
所以你可以知道,如果我使用的任何東西
不符合你的心理,會感覺很奇怪。
是的。如果一位銷售人員這樣做,
他們可能是出於偶然,他們會說,哦,這是數字遊戲
因為我不使用我有的這個腳本。
我有點鬆散地跟著這個腳本運行,而我的成交率是41%
或現實中的其他數字。
如果你根據那個人的心理中的各個子部分來改變你的溝通方式,
那些是公開展示的,雖然他們的私人想法,
卻是非常公開的。
如果你知道如何去傾聽人們在說什麼
並理解人們在說什麼,你就可以把這個表達出來。
而這改變了你說話的方式,改變了你的溝通方式,
如何成交,如何讓某人做某事。
一切都會在你能夠分析一個人並
稍微深入了解他們的情況下改變。
如果你知道需求,如果我知道你。
需要的是意義。
我自動知道你最大的一些恐懼
就是感到微不足道,感到你本可以有所改變,
但你卻沒有留下任何影響。
就像你沒有在這個世界上留下任何足跡。
就像你沒有實現你想要的。
而我能夠識別的任何需求自動揭示了一些恐懼。
如果我理解恐懼,我也能夠引導行為。
我正在思考成為CEO或者管理團隊的背景。
這就是為什麼了解你團隊中不同類型的人
是如此重要。
我以前也曾在電話上做過電話銷售。
誰做過?
是的,很多年了,我16歲時在普利茅斯的珠穆朗瑪峰工作,
那裡做窗戶和門、陽光房和人工草坪。
然後當我稍微大點時去曼徹斯特上大學,在輟學之前,
我在斯溫頓汽車保險工作過。
我在很多地方工作過。
我在Fusion Studios賣過攝影券。
我曾經在早期的電話上做Facebook廣告銷售。
很多很多的電話銷售經驗。
我只是在思考,因為在那些時刻,
你突然打給某人或者他們打電話來詢問汽車保險,
而你並沒有很多時間去判斷
他們是什麼樣的人。完全不然。
那麼你怎麼去做呢?
然後你可以回到命運模型。
我最近訓練的一支銷售團隊。
我不是在保密協議中。
但他們在毫無預警的情況下打電話給人時,
會假裝他們的狗剛剛把飲料打翻到他們的電腦上。
正好在那個人接電話時,他們會說,哦,天啊,
我真的很抱歉,等一下。
他們正在清理這個,並解釋說,
我們剛養了一隻新狗,她把咖啡打翻了。
我真的很抱歉。
那個人甚至還不知道他們是誰。
但這件事如此新奇有趣,以至於他們在電話上多待了70% 的時間,
僅僅是因為那杯咖啡灑了出來,和那個人說,「我很抱歉。
這讓我有點尷尬。」
這種在電話上承認「我有點尷尬」的情況,
讓他們更長時間地留在電話上,因為新奇吸引了那種哺乳動物的注意力。
有趣的是,如果他們在電話上待得稍微久一點,
你就可以更好地了解他們,明白他們是什麼樣的人,
也能更好地調整以使事情明確。
然後當你說「我很抱歉,這真的讓我很尷尬。」
對方,大多數人會說,「不,沒關係。
沒關係,我甚至不知道你是誰。
我們甚至還沒有相互了解呢。」
在你培訓銷售人員時,有沒有看到銷售簡報中最常見、
且最缺乏的某樣東西?
有沒有某一特定的東西通常是最缺乏的呢?
有幾個,但慢的確是一個大問題。
權威性缺乏,自信心不足,以及遵循腳本。
這是最大的問題。
任何形式的腳本都會自動告訴我們的大腦
這是要賣東西的電話。所以,像是,你最後一次接到
推銷電話是什麼時候?
偶爾會有一次。對吧?
我也是,每次接到我都會接。
一旦聽到有人說,「哦,嗨,休斯先生,
我是某某某,來自某某公司。」
我大腦已經知道這是一通銷售電話,
瞬間就斷開了這段對話。
即使我不想這樣做,我的大腦已經開始把這個人
排除出我的生活,因為聽起來就像是我曾經聽過的所有東西。
所以,既然我們的大腦這麼擅長做決定,
我知道這是由於神經科學的了解。
如果我打電話的時候聽起來像是一個推銷員,
或者聽起來像是你曾經聽過的東西,你就完了。
你會儘快掛掉電話。
如果有什麼事情讓你覺得,「哇,這真特別。」
你的大腦會更加專注。
我不是指把星巴克咖啡打翻在筆記本上。
我是說,我怎樣才能讓我的推銷電話
聽起來不像是所有其他的電話?
我曾經接到一通電話,顯然是聽了你的工作,
因為那個傢伙打給我說,
「嗨,這是一通銷售電話,如果你不感興趣現在可以掛掉,
但如果你願意聽我說,我只需要30秒。」
他給了我掛掉電話的機會,
我因某種原因感到很感激,所以我給了他時間。
我記得那時我非常忙,正在去錄製播客的路上,
而且他讓我現在可以掛電話,
這就老實說,這是一通銷售電話。
是的,他給了你自主權。
所以我想,好的,你在賣什麼?
他告訴我一些社交媒體軟件等等。
但是我認為這非常聰明,因為你是對的。
幾秒鐘內,我就試圖判斷這是不是像其他電話一樣。
是的。
我想我們在電子郵件中也可以這樣。
事實上,我聘用的媒體公司首席執行官和首席運營官發給我一封郵件,
郵件的第一句話,他們甚至不,
她現在在聽,克里斯蒂安娜和喬治。
他們甚至沒有自我介紹。
他們直截了當地說,沒有習慣過的過濾器。
這是一個有趣的開場白,
因為習慣過濾器這個詞是我在書中提到的。
所以他們或多或少也讓我有點小得意,因為這代表他們讀過我的書。
是的,他們毫不猶豫地直入主題讓我感到意外,
並且讓我更加專注。
當然,他們現在有職位,
他們在這裡工作。
甚至主題行看起來像,「哦,這是他們給你的介紹郵件。」
是的,這是第一封郵件。
是的,這真聰明。
因為我不認為人們會意識到這一點,除非你曾經身處招聘的情境中,
查看數千封電子郵件。
但當我曾經真正負責招聘郵箱時,
因為我對招聘著迷,我們那裡有35,000封郵件。
我快速瀏覽那些郵件,
尋找我所謂的排除因素和包容因素。
我所謂的就是,立即排除這封郵件的因素。
是的。
以及立即將這封郵件納入考慮的因素,
我們在三秒內會選擇稍後閱讀。
如果可以稍作停留,或只是再給它十秒鐘。
排除因素都是一些表面的東西,
通常來自做某些事情的人。
而這也是為什麼我想到了市場推廣的通訊。
如果通訊看起來像是精心設計的,研究顯示其開啟率、
留存率和點擊率都會顯著下降。
如果這是一封設計精美的電子郵件,因為人們會把它視為推銷郵件。
你每天收到的重要電子郵件並不是設計過的。
是的。
因此,我們在通訊中,我們再次,電子郵件通訊提供者說,
哦,你可以使用所有這些範本。
但是我們說,不,不,如果我們使用範本,沒有人會閱讀那個東西。
這同樣是反直覺的,但這是同樣的心理學,對吧?
是的。
而且我已經通過不在主題行的第一個字母字母大寫來提高我們的開啟率,
因為這看起來像是過度編輯過。
而我們將主題行從「這是2013年我們在這個廣告活動中可能失敗的13種方式」
或其他的市場活動,
轉換成「這真的糟糕」。
結果效果更好,因為它看起來像是朋友發給你的東西。
看起來這像是某個親戚會給你的東西。
這就是習慣過濾器在發揮作用。
我只是在試著排除那些不再新奇的東西。
我想我讀過這個。
我讀過。
我在閱讀有關習慣化的研究,以及我們是如何對事物習慣化的。
我也在研究這種現象是如何在我們看到的事物和聽到的事物中發生的。
所以我們談論的研究是,如果你一再說「父親,父親,父親,
父親,父親,父親,父親,父親,父親」,到最後它就變成你腦中的一種
聲音,因為你的大腦在耗費認知資源。
不再思考它的意義,只是在聽這個聲音。
但是還有其他單詞的習慣化會慢得多,比如「警告,警告,
警告,警告,警告,警告,警告,警告」,因為這些單詞是有情感的。
不過無論如何。
我在內容創作的上下文中經常思考這個問題。
Mr. Beast是有效打破你的習慣過濾器的大師。
就像他如何開始他的视频,對著你大喊,像那裡有500個人
在那個圈子裡,百萬英鎊。
但我認為對於某類觀眾來說,他能打破習慣過濾器。
因為我看任何看起來像這樣的視頻,
在第一秒就已經關掉了。
我已經厭倦了。
因為它們現在看起來都一樣。
是的。
這是個有趣的觀察。
所以我認為觀眾的類型非常重要。
因為在這個視頻中,當人們在觀看這次對話時,
你不會在機場的慢動作裡有10秒鐘的B-roll。
不會有的,你不會過度設計東西。
而收聽這個節目的人與觀看Mr. Beast把法拉利掉到床墊上並炸掉的人
是完全不同的。
他們非常非常不同。
所以我認為習慣過濾器會根據我們消費的內容
和我們欣賞的東西而改變。
有趣的是。
因為我們都在對一切進行快速的偏見判斷。
所以是捷徑。
是的。
是的。
我會盡可能發展更多的捷徑來節省
認知負荷,腦力。
在我的公司Flight Studio裡,這是我更大公司Flight Group的一部分,
我們不斷尋求與觀眾建立更深層的聯繫。
不論是新節目、產品還是項目。
這就是我推出對話卡的原因。
我以前依賴Shopify,今天的播客贊助商,
我會在即將到來的重大發佈中再次使用它們,你會很快聽到的。
我使用它們是因為設立一個在線商店
讓所有人無論身在何處都能接觸到你們是多麼簡單。
使用Shopify,推出產品的常見痛點完全消失。
無論你的企業大小,Shopify擁有一切
你需要將業務提升到更高的水平,並更好地
與全球的顧客聯繫。
為了感謝你們聆聽我的節目,
我們提供給你們一個試用方案,只需每月一美元。
你可以通過訪問Shopify.com/Bartlet註冊。
就是Shopify.com/Bartlet,或者在下面的描述中找到鏈接。
人們來找你談論和詢問的最受歡迎的事情是什麼,而我們今天沒有談到?
我認為在這裡最常見的是
我該如何改變我的紀律?
這是我從人們那裡得到的第一件事情。
我該如何在這個權威檢查表上提升紀律?
達到修改他們的紀律的那個階段,
會改變他們的自信心,因為我總是談到紀律
就像是權威的入門藥物。
而且絕對是通往冷靜的入門藥物。
但是讓你的紀律得到改變是使其他一切變化的最快途徑之一。
如果我是個無紀律的人,我該如何修正我的紀律?
了解什麼是紀律是最關鍵的要素。
而我對這個的定義和大多數人是不同的。
所以我把紀律定義為你優先考慮
未來的自己需求,超過當前自己的需求。
就這樣。這就是所有的紀律。
我在優先考慮未來的我所需的東西。
你是在試著考慮例外。
不,我在想兩種情境。
情境一是我今晚回家,對吧?
因為我早早上床睡覺。
而我在考慮的另一件事情是去健身房。
是的。就像你說的,
我在想這兩者對未來的我都有幫助。
是的。所以我在想,這哪一個是紀律?
我認為它們都會是紀律。
好的。所以一旦我們開始理解這一點,
如果我能做出優先考慮未來我的決策,
那我們就回到了我從哪裡獲得多巴胺?
我希望過去的我能為現在的我提供多巴胺來源。
因為我們大多數人回望時會感到遺憾。
我不應該喝那麼多酒。
我不應該在家庭重聚時嘴硬,無論那是什麼。
我不應該睡過頭。
如果我能開始以感恩的心回顧過去,
那就是讓紀律產生多巴胺的最快方式。
所以技巧是要從小開始。
比如當我晚上上床睡覺時,我會打開小
Keurig咖啡機,把咖啡杯放在那裡,所有的一切都已準備好。
所以當我早上醒來時,我只需,砰,所有的準備都好了。
我會把衣服拿出來。
所有的東西都已排好隊,準備好穿上,為了第二天。
所以我降低了我消耗的注意力門檻。
所以我會以每一種可能的方式設置我的生活,
就像我是未來我自己的管家一樣。
所以當我早上醒來時,所有這些東西都已經準備好,我的洗衣物已擺好,
我的日程表列出了我今天需要做的事。
我必須帶上飛機的所有東西都已經在後門旁邊擺好。
我可以拿了跳進汽車裡。
以下是您提供文本的繁體中文翻譯:
我能做的一切來讓我未來的自己心想,哦,真棒,並帶著感激的心情回望過去。 我要去做。 每年春天或夏天,我會拿一張百元鈔票,或者幾張百元鈔票,然後把它們放在我冬天不會用到的外套口袋裡。 我會忘記它。 然後在冬天,我發現它,這時候我變成了一個多巴胺的源泉。 過去的我成為了現實中的我多巴胺的來源。 這迫使我展望未來,就像打印那張舊我的照片並把它貼滿整個房子一樣。 但我能做的一切來讓自己帶著感激的心情回望過去,就是我將要開始做的事。 不過你必須從小開始。 就像是如果一開始就過於放縱,將會是瘋狂的。 甚至寫一張小的便條紙給自己,然後把它貼在幾個月不會穿的外套或鞋子裡,這對找到它來說意義重大。 這是來自你自己的,而不是來自摯愛的人的。 是你做的。 所以你回望過去,心想,哇,這真是太精彩了。 此刻,你正在愛自己並向過去發送感激之情,這自動意味著,向前走的方向充滿了關心和照顧。 當我不斷帶著感激的心情回顧過去,對未來的關心總是向前延伸,而對當下的關心則消失不見。 我會把那份關心推向未來的右邊。 即便是小事,人們也會感到掙扎,對吧? 比如,這真的很有趣,因為我昨晚看了一段關於一位女士的視頻,她在 YouTube 上開始她的減重旅程,等等。 她非常重,我覺得她大約有 400 磅之類的,並試圖減下來。 在這段視頻中,你會發現,對某些人來說,我想他們會知道我在說誰。 在一兩年的時間內,她的體重實際上是增加的。 所以她達到了我覺得是 500 磅之類。 當我觀看這段視頻時,你看到一個人說著,我想改變我的生活,但每一天卻又說,哎,我又增加了三磅,我又多了三磅。 這幾乎可以看作是一種明顯的不協調,你在觀察這個人說他們想要改變生活,但顯然他們所做的行為與之相違。 很多人都能夠理解這種感覺:我想成為這樣的人。 我們即將來到,對於那些不知道的人,我們在十二月錄製這段內容,所以新年的決心就在眼前。 每個人都在心裡告訴自己,他們想成為誰。 但說得比做容易。 我認為,只有七、八、九 Prozent 的新年決心能夠堅持下去。 那麼,這是否只是開始小步驟的問題? 還是有其他關於自律的技巧可以提供? 開始小步驟,並意識到我們整個人生都是關於習慣,而不是目標,而是那些讓我的目標成為副產品的習慣。 生活中的一切都是副產品,無論你知不知情。所以不要設定目標,而是設定副產品。今年我想要達成的副產品是什麼? 然後那些形成它的習慣是什麼? 所以大多數人犯的最大錯誤是,他們看到像你這樣的人。 你經常去健身房。 你可能飲食很健康。我知道你不喝酒,因為我曾經帶了一個保溫瓶給你的團隊。 但。 老闆,他們拿走了。 他們真的拿走了。 對吧。 所以不過著非常自律生活的人會看著你說,天哪,我想要像 Steve 一樣。他總是去健身房,擁有所有這些自律。 但他們不明白,你去健身房並不是自律。 這是習慣。 所以你並不是在強迫自己去做某件事。 你是在做對你來說的習慣。 自律只在一開始是必要的。你只需要一小匙的自律來開始這個習慣。所以先從微小的習慣開始,然後再到更大的習慣。所以自律並不是你應該看到的事。 如果你看到某人在健康飲食,去健身房,做你想做的所有事情。 那些都是習慣,對於那個人來說,你沒有看到自律在運作。 你看到的是習慣。 自律只在一開始。 我認為如果更多人明白,僅在最初施加一點自律,然後這就是你所做的事。 這就像有人看到別人每天刷牙一樣。 哇,這麼多自律。 這就是我們所做的。 這是習慣。 這裡有一個有趣的部分。 你可以說是習慣等式或自律等式,這就是。 Y 部分。 也就是說,這對你為什麼重要? 了解這件事情為什麼對你重要是非常必要的,無論是健身房還是其他的,因為當我在為我的最後一本書玩弄這個自律等式的概念時,我得出的結論是,要有自律,你必須知道為什麼某件事情對你而言重要。 你可以用其他語言來表達。 加上從追求該事情中獲得的心理強化,減去你可以說的追求該事情的心理成本或感知成本。 所以在刷牙的上下文中,我想我知道為什麼它重要,對吧? 因為如果不這樣做,我就不得不去看牙醫。 我的牙齒掉了,或者我看起來會很丑,可能會有各種原因。 是的。 這個行為是有獎勵和樂趣嗎? 不,真的沒有。 減去追求的成本。 這需要兩分鐘。 也沒有那麼糟糕。 但當這一切計算出來時,Y 的結果,幸運地來說是比成本強,所以行為就發生了。 是的。 但這個等式的關鍵部分是 Y 部分。 這不是關鍵部分,但它的核心部分是 Y 部分。
這件事情對你為什麼重要?
是的。
那,Y 有多重要呢?
Y 的程度有多大?
是的。
因為如果 Y 是,我需要在當下享受,那麼沒有其他 Y 會更大,沒有任何紀律的 Y 會更大。
唯一的 Y 問題是,我現在為什麼要吃這些 Cheetos?
或者為什麼我每晚要喝 20 瓶啤酒?
因為這就是唯一的 Y。
所以我認為一旦 Y 開始邊緣化到未來,那一刻就是你打破紀律螺旋的時候,你會脫離那種情況,因為你的 Y 開始延伸到尚未發生的時間中。
這個方程式聽起來對你有意義嗎?
我非常喜歡這點,因為我一直在嘗試,一直在說這個問題。我在我的書中寫過這個。
整個想法是 Y 加上 —— 你可以說強化減去成本,簡單地來說就是這樣。
是的。
但這個方程式有缺少什麼嗎?你認為,是否有什麼?
我跟 Simon Sinek 說過,他說,讓我們試試看。
然後他跟我談到了早上把垃圾桶拿出去的事。就像把垃圾桶拿出去給清潔工。
這會成立,因為他的 Y 是,如果我不把垃圾桶拿出去,那我就會被罰,垃圾桶也會溢出。
這是一個相當強大的動機。
是的。
強化是沒有強化的。七點起床去拿垃圾桶,這可不好。
是的。
起床的成本也是相當可觀的。
但 Y 仍然存在,所以是 Y 加上,你可以說是追求這件事的心理強化。
所以 DJ 對我來說真的很有趣。我會說,這會被無為而治的成本所影響。
無為而治的成本可以增加,但它總會取決於你對 Y 的看法,你對成本的看法以及你對無為而治成本的看法。
所有這些都會關於,我能否利用,我能否利用我的注意力,利用哺乳動物的大腦的集中?
我能否在某種程度上對我大腦中的哺乳動物部分產生權威,強迫自己起床,迫使這些習慣開始發展。
然後,部落是我的朋友是否參與其中。
我是否和某些事做出公共協議?
然後情感,我認為這就是 Y,那是一個情感驅動者,讓動物能理解你心中更好的畫面。
就像身材有六塊肌肉或其他什麼,但把它放在願景板上。
這就是我認為願景板如此重要的原因。
不是因為我們在宇宙中顯化什麼。
也許是,但我們肯定展示了一些狗能理解的東西。
這是影像,狗能理解影像。
所以我們經常在非常規律的基礎上將自己暴露在這些願景板中。
如果你遵循洗腦公式,即集中、情感、激動和重複,那就是拼寫出恐懼。
那是洗腦自己形成這些新習慣和目標的最佳方法。
那麼我怎樣能讓自己集中注意力?
我怎樣能建立情感,這是 Y 的重複情感,而不僅僅是在一開始,怎樣能讓它持續保持情感?
或者也許我能夠使無為而治的成本具備情感。
他們製作這個讓我看起來胖的應用程式,或者其他某些東西。
然後激動是,如果我每天都在習慣中醒來,你剛剛談到的,如果我在一樣的房子裡醒來,而我在那間房子裡變胖,假設我想減肥或其他什麼,
在每天都過著以 X 方式生活的同一間房子裡。
我看到同樣的走廊,地毯,沙發,一切看起來都一樣。
我大腦會說,哦,我在這裡。
我會遵循那個劇本。
因為我們的大腦為我們編寫劇本,以節省時間。
所以激動意味著我會徹底擾亂我的環境。
如此頻繁,以至於我的大腦沒有機會回到舊的劇本。
所以我有客戶重新粉刷他們的房子,重新安排他們的家具,徹底改變他們的衣櫃,換一個全新的髮型。
這樣他們在鏡子中看見的已經不是同一個人。
他們做一切可以擾亂那種節奏的事情。
這正是如果我們想要洗腦某個被拘留者時所做的事情,像是在情報詢問中。
所以我像瘋狂一樣擾亂環境。
那麼我們會對狗做什麼?
我們會讓它做一切它一直做的事情嗎?
我們會改變那種環境。
我們會改變行為,改變牽引繩,改變項圈。
所以不是所有的一切都一樣。
然後是重複。
重複,就是一遍又一遍地重複同樣的事情。
就像是來到願景板上,我的最後一個客戶,
我讓他去 Best Buy 買一台 70 吋的電視,然後買一個便宜的平板電腦,那種 300 或 200 美元的平板電腦,
然後用膠帶把它固定在電視的背面,並把他的視覺目標、願景板放在那台設備上。
那是 900 張不斷的照片,但是它全天候運行,即使他不在辦公室,他早上走進來,它也不斷重複。
因為他夜裡必須關掉它,這意味著他有另一個紀律的要求。
我必須打開電視,啟動那個小的 PowerPoint。
但這一切都是不斷地,這只是反复的暴露。
所以我能否產生集中注意力,那對於目標的集中注意力非常重要。
然後是情感。
你會看到所有的激動,這正在擾亂我的生活模式,而重複就是一遍又一遍。
我怎麼能讓你重新暴露於同樣的刺激?
我重新暴露自己於同樣的刺激。
有趣。
所以我應該保持一個願景板。
我總是認為在制定你的目標時,怎麼會我將這些目標展示給我的狗?
我怎樣才能讓我的狗知道這裡的改變會到來?
我會移動一些東西。
我會讓一切變得不同。
我會移動他的床。
嗯,我們在這裡討論的工作中還有什麼是我們尚未涵蓋的嗎?這對我們來說很重要。我想給在場的每一位聽眾一個大的建議,這是我傳授給我孩子的,或許就把這作為最後的建議:如果你面對一個產品,而它無法告訴你它正在解決什麼問題,那麼你需要感到恐懼,絕對是恐懼。所以就像我看DoorDash或Uber Eats,它們可以更快地把食物送到我面前。我不需要離開家。也不需要做任何事情。我可以繼續寫我的書或在電腦上做事,而食物就會出現。它們告訴你它們正在解決什麼問題,對吧?看看亞馬遜。他們可以告訴你所有他們正在解決的問題,但你看像Apple Vision Pro這樣的產品。他們無法告訴你。你永遠也看不到。你會看到MacBook解決的所有問題。這個相機做這些,做那些事情。它幫助你更快地完成這些工作。當你看看Facebook Meta,這些AR護目鏡,它們永遠不會告訴你它們試圖解決的問題,因為這是孤獨。而人們需要讓自己麻醉,脫離自己的生活。在這一切之中,我們正處於孤獨的流行病中。我們從未如此互聯,但孤獨的程度也創下了前所未有的紀錄。因此,市場上有許多看起來不錯的產品,但它們無法清楚表達它們真正解決的問題。通常是孤獨、無聊或需要麻醉自己,以便不必思考自己的生活。我不需要處於自己的生活中。如果我能夠對每個人的腦海中灌輸這一點,我曾對我的孩子這麼做。當我看到一個產品或應用程式,或者任何未公開宣傳它們正在解決的問題時,請務必如此地感到害怕和謹慎。我的意思是,現在有很多娛樂應用程式,是為了年輕孩子和社交網絡而設的,對於消除無聊來說,這是可以理解的。那無聊真的是一個問題嗎?可能是,但因為我試圖區分,比如,TikTok是否在為年輕孩子解決某個問題?對吧。所以那可能是在解決孤獨,而不是無聊。而我認為TikTok不會談論解決什麼問題。它就像是一個賭場,對吧?是為了多巴胺。是的,這太糟糕了。他們使用了一些催眠技術,不只是TikTok,所有人都在使用,這被稱為分裂,一個人會經歷上下起伏的情緒。所以你會看到那個視頻,一位爺爺抱著他的孫子,那樣的畫面幾乎會讓你流淚。你有沒有因為看60秒的Instagram短片而哭過?是的,我哭過,真的。我覺得自己很愚蠢,我一個人看著一個60秒的視頻。可是,他們會讓你下沉,然後再讓你抬起來,就像兩個視頻之後,你會開始注意到這一點。兩個視頻之後,會是一場暴動。有人在搶劫商店,拳擊,車子開得太快,翻下路,飛機幾乎要擦到地面。所以他們會讓你上下波動。越是這樣做,這已被證明會加強可暗示性。米爾頓·艾瑞克森博士在1960年代對此做了研究。這會讓你的可暗示性程度增加十倍。越是讓你上下波動,這樣會發生什麼呢,當你經歷四五次的起伏之後?你會看到廣告。而這是非常可靠的。我並沒有意識到這是在發生,直到我妻子說,為什麼你每週都從Instagram廣告上買東西?而我正在改變自己。所以我會在Instagram廣告上買一些愚蠢的東西。然後我最終對那些應用設置了時間限制。在那些應用上設置時間限制。對的。對的。我的妻子有解鎖屏幕時間的密碼,無論它叫什麼。屏幕時間,iPhone的屏幕時間。但我是一個洗腦專家。我個人對這種短視頻社交媒體感到恐懼。我不是免疫的。我是世界上最出色的人之一。可是我對此並不免疫。我認為這應該對很多人來說是一個嚴肅的警告。那麼代價是什麼呢?在你看來,生活這種生活的代價是什麼呢?我們回到家,只是這樣不斷用這些社交媒體應用消耗我們的智慧,炒熱我們的多巴胺受體。這是否有代價?對,我認為代價是增加的孤獨。而這些應用程式,任何賣廣告的應用都會有兩個主要目標。第一,所有廣告都有這兩個主要目標。第一,讓你以不健康的方式與其他人比較。第二,讓你覺得,自己不夠好。我們在每個地方都看到這一點。我不夠好,我在與別人比較。這使我們進入了“我們”與“他們”的對立,然後把你困在了確認偏見的角落。無論你認為什麼,我會向你展示150個與你意見一致的人,無論你的想法多麼愚蠢、多麼激進、多麼荒唐。讓我向你展示所有這些人。然後你開始認為全世界都是這樣。所以,當我們把人們聚集在一起時會發生什麼?就像,我一輩子只有一次來過紐約,但我們現在在紐約,看看我的酒店。我當時努力在這裡找到一片自然。就像,我覺得我擁有的樹木比這整個城市的還要多。總的來說,當你把人擠在一起時,你聽說過旁觀者效應嗎?我聽過,但請說明。因此,有一個非常好的實驗是由菲利普斯博士和巴多主持的,他們在倫敦的利物浦街車站進行了這個實驗。哦,在倫敦的利物浦街。是的。在利物浦街就有一個視頻在YouTube上,如果你想添加一個畫面顯示這個實驗的樣子,也是合理使用的。
在利物浦街車站,有三到四個台階才能上到主要區域。 所以從街道上看,有一個彎道,然後就是三到四個台階。 而這名婦女則平躺在地上,穿著普通的裙子和上衣。 我想有395個人經過她或跨過她。 然後他們又對一個男生做了相同的事,他手裡拿著一瓶啤酒,正在尋求幫助。 他們改變了這些變量,但這之前在紐約市也發生過。 在1960年代有個叫基蒂·詹諾維斯(Kitty Genovese)的女人。 我想就在這裡的兩個街區外,她在大約55名目擊者面前被刺死,別引用我這個數字,直到很久以後沒有人報警,主要是因為每個人都認為別人會出面幫忙。 但如果我告訴你,看到一個人被刺,而有三個人只是看著,目睹了這一切,你會說這是不是精神病? 這是一種精神病。 所以這些大城市及其應用程式干擾了我們大腦社會部分的運作,使我們認為部落的規模遠遠超過我們的大腦所能承受的,造成了這種幾乎是精神病的行為。 旁觀者效應經過數百次實驗證明了這一點。 這是因為如果我登錄社交媒體,我就會對這種事情變得麻木。 但是如果你住在倫敦,你會非常習慣看到無家可歸的人。 所以在利物浦街車站看到有人滾動的情況下,你可能之前也見過,可能只是個無家可歸的人,或是面對某種問題,比如上癮等。 因此你對此變得有些麻木。 是的,你對此變得麻木。 但你的大腦是用來容納小型部落,即幾百人。 當那個部落擴展到你無法想象的範圍時,你不再依賴任何人的聲譽。 你不在乎別人對你的想法。 一旦這種情況停止,你的大腦會告訴你,“我沒有能力去擔心我所看到的每個人。” 因此,同情心消失了。 就像你在紐約的街道上行走,對你來說,別人的同情心為零。 無論發生了什麼,你走過一個小鎮,人口約一千五百人。 我住的小鎮人口是2200。 如果你碰到手臂或者摔倒,四輛車會停下來。 人們會下車查看發生了什麼。 因為我們的大腦能夠處理較小的部落。 一旦我們被大量這些人淹沒,對於我們無法關心的每一個人,同情心就會消失。 此外的另一個方面是,如果我們周圍的環境讓我們的祖先感到絕對害怕和困惑,我們開始在大腦中產生問題。 抑鬱症、孤獨感、自殺率飆升,在大都市中時常出現。 每次都如此,沒有例外。 我認為,當我們和自己隔絕時,祖先的細胞無法識別。 你最近有請過葡萄糖女王來談論這些問題。 我們向身體內部注入不自然的東西。 我想你也請過一位毒理學家來談這個。 這些東西進入我們的身體,而我們的祖先並不知道那是什麼。 我們的身體無法處理這些東西,這會導致疾病。 當我們的身體無法處理周圍發生的一切時,這會轉變為心理疾病。 所以在我的理論中,這只是我的理論,越是與自然分離,我們就越容易發現疾病,無論是心理還是生理。 阿門。 在這個播客中我們有一個結束傳統,最後的嘉賓為下一位嘉賓留下問題,卻不知道他們將會給誰留。 留給你的問題是,我們如何能持續感受和感謝我們生活中的祝福? 這很有趣,因為你之前談過感恩。 是的,我認為如果正念已經成為一個陳詞濫調,那麼現在它在互聯網上也變得過度使用。 這是其中之一,我認為這是一種超能力。 僅僅學會在當下的正念存在。 我認為,如果你想快速學會享受當下,最有效的方法就是對自己寬恕到幾乎是妄想的程度。 這是我能給予某人的最佳建議。 對所有事情都妄想般地寬恕自己。 在現實中這意味著什麼? 給我一個例子。 大多數人回顧過去時都會感到後悔和羞愧。 我不應該這樣做或我應該這樣做。我無法相信我讓自己出醜。我無法相信我在那些人面前做了那種事情。 對自己過去做過的事情寬恕到一種幾乎是妄想的地步,這簡直是瘋狂的。 然後你就會想到,我不應該原諒自己。 你會明白一切都很好,這實在是太好笑了。 如果你達到這種程度,你在當下的能力將會在一夜之間爆增十倍。 僅僅是妄想般的自我寬恕的能力。 那麼這如何幫助你不去考慮未來呢? 因為思考未來是很棒的,特別是當我們遵循紀律與練習時。 我們把關注放在前面,感恩放在後面。 你寫了一本名為《第七短語》的書,我聽說這本書正被改編為電視系列。 你將在其中出現。 作為一名酒保。 下一年就會播出嗎? 大約25秒。 好吧,還不錯。 那麼這將在明年播出嗎? 我們充滿希望。 是的。 這本書《第七短語》的內容是什麼? 它是一本關於心靈控制、催眠、洗腦的虛構小說,以及這些在我們人群中的使用方式。 但同時也講述了你如何能夠認識到這一點。
而且你還可以了解到如何在日常生活中運用這些技術。這有點像24點和律政空間的混合版。 好的。 是的。 如果你想了解更多這些律政空間的內容,而我想更深入了解你所做的一切。 我該去哪裡是最好的選擇? 就是我們的首頁,就是NCI,即神經認知智能,NCI.University。 NCI.University。 是的。在那個頁面的最底部,我會放一個連結,上面寫著CEO。 這裡談到的一切,還有讓人們下載的內容。 那這本書可以在網站上找到嗎? 平裝本是可用的,對。 好的。 平裝本。 內容是相同的,是嗎? 是的。 正確。 很酷。 謝謝你,Chase。 這太令人著迷了。 我覺得我能和你聊上大約20小時,或許。 我覺得這次對話可以長達20小時,因為我感覺我們才剛剛觸及表面。 因為我想,最終一切都是關於人類的。 確實如此。 你知道,我生活中每一個黃金夢想問題,其實都可以歸結為某種人類挑戰。 與我的女友、與業務、有關伊朗等等。 即使是擔任播客主持人,這一切也是關於人類。 所以這就是為什麼我渴望學習更多。 因為這顯然是將解鎖我所關心的所有事物的獨特技能。 這就是為什麼當你談到這些研究時,像米爾格倫研究和學校的多項研究,我對這些東西著迷。 我仍然記得那些研究,像米爾格倫研究,改變了我的生活,改變了我在許多方面的思考。 當我長大,開始做呼叫中心的工作,然後是業務和領導力在我們的播客中,這一切都存在。 這一切都與人類有關。 每一步都與同樣的事情有關,即使是現在經營業務,米爾格倫研究在呼叫中心工作時,仍然是重要的;作為播客主持人,米爾格倫研究依然有效,因為它再次是在處理人類。 而這正是你幫助人們解鎖的。因此,謝謝你所做的事。 當然。 還有許多,你知道的,網上有很多狂熱的粉絲。 我代表所有人感謝你。 如果有人想查看YouTube頻道,這真的很吸引人,因為我已經看過你很多次,分析社會和文化中的各種時刻。 通過行為因素和肢體語言等視角來審視這些時刻,幫助你解讀當時發生了什麼。 這非常啟發人心,且精彩絕倫。 最終來說,這是娛樂。 真是太棒了。 非常感謝你,Chase。 謝謝,Stephen。 在食物方面,我相信我的直覺,也相信Zoe——我是一家我投資的企業,它是這個播客的今天贊助商。 我所諮詢過的所有營養師都強調在食物方面信息有多麼誤導。 比如健康光環——你在包裝上看到的聲明,例如低糖和無人工成分,通常是應該避免的食物的標誌。 你有沒有注意過新鮮水果上的健康聲明? 你大概明白我的意思了。 理解可見,外界存在很多不信任。 你該向誰尋求準確的信息? 我使用Zoe,它有一個全球最大的微生物組數據庫之一的支持,還有最先進的家庭腸道健康測試。 Zoe隨時提供經證實的科學。 作為Zoe的會員,你將獲得一個家庭測試套餐和個性化的營養計畫,幫助你做出支持你的腸道的更明智的食物選擇。 要註冊,請訪問zoe.com並使用我的代碼Bartlett10,享受會員10%的優惠。 即zoe.com/Bartlett10。 相信你的直覺,相信Zoe。 [音樂]
When the CIA needed to understand the secrets of human communication, this was the man they contacted to help decode the arts of influence, deception and seduction.
Chase Hughes is a former US Navy Chief and leading behaviour expert. He is the bestselling author of books such as, ‘The Behavior Operations Manual: Neuro-Cognitive Intelligence’ and ‘The Ellipsis Manual: Analysis And Engineering of Human Behaviour’.
In this conversation, Chase and Steven discuss topics such as, how to master the art of persuasion, the best way to achieve success in life, how to extract sensitive information, and how to detect liars fast.
00:00 Intro
02:00 Who Is Chase Hughes and What Is His Mission?
03:28 The Factors for Success
04:17 Who Has Chase Worked With?
05:41 What Is the Behaviour Ops Manual?
06:42 The Most Common Reason People Come to Chase
14:45 The Elements That Give Someone Authority
17:18 Is There a Physical Appearance of Authority?
21:03 Building Confidence Within Your Own Mind
27:38 Is There a Relationship Between Discipline and Confidence?
29:23 Is It Possible to Read a Room?
39:46 What You Should Know About Communication
46:07 How Chase Would Sell a Pen
51:09 Listening: A Key Part of Communication
52:15 What Is Illicitation?
59:27 What Is the PCP Model?
1:10:33 How To and Should You Win an Argument?
1:16:34 How To Read Someone’s Motivations in Life
1:25:11 What Is the Most Common Deficiency in Sales Pitches?
1:33:10 How Do I Change My Discipline?
1:38:32 Are There Any Tricks To Improve Discipline?
1:40:40 How To Form New Habits
1:48:06 If You See This With a Product, Be Terrified
1:53:05 What’s the Cost of This Social Media Rabbit Hole?
1:58:46 Guest’s Last Question
Follow Chase:
Instagram – https://g2ul0.app.link/WyJ70f6xqPb
YouTube – https://g2ul0.app.link/DUk91t8xqPb
NCI Training Page – https://g2ul0.app.link/dJtkPQUQqPb
You can purchase Chase’s book, ‘The Behavior Operations Manual: Neuro-Cognitive Intelligence’, here: https://g2ul0.app.link/e1rvBDfyqPb
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://g2ul0.app.link/DOACBook
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
Shopify – https://shopify.com/bartlett
ZOE – http://joinzoe.com with code BARTLETT10 for 10% off
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices
+Communication, social needs (state recognition of the need, and be a source of it):
;Significance – need to feel important, make a difference
;Approval – did a good job
;Acceptance – feel part of a group, us/we
;Intelligence
;Pity – need recognition for suffering
;Power – control other people
+Novelty and authority are strong influencers
+”Professional” may seem inauthentic/boring
+Cognitive dissonance- start with small commitments