AI transcript
0:00:05 How do I fix my discipline if I’m an ill-discipline person?
0:00:08 Understanding what discipline is is the most critical element.
0:00:11 And I define this differently than most people.
0:00:15 So I define discipline as your ability
0:00:21 to prioritize the needs of your future self ahead of your own,
0:00:23 present self.
0:00:24 And that’s it.
0:00:25 That’s all the discipline is.
0:00:29 I’m prioritizing the needs of future me.
0:00:31 You’re trying to think of a–
0:00:34 No, I was thinking of two scenarios.
0:00:37 The scenario one is I go home tonight, right?
0:00:39 Because I go to sleep, I get to bed early.
0:00:41 And there’s this other thing I’m thinking about doing after this,
0:00:42 which is going to the gym.
0:00:44 And I’m like, as you’re saying, I was thinking,
0:00:47 both help future me.
0:00:50 So I was like, which one is discipline?
0:00:52 I think they would both be disciplined.
0:00:58 So the moment that we start understanding that,
0:01:01 if I could just make decisions that are prioritizing future me,
0:01:04 then we go back to where am I getting my dopamine from?
0:01:09 And I want past tense me to be a source of dopamine
0:01:12 for present tense me.
0:01:14 Because most of us look back with regret.
0:01:15 I shouldn’t have drank that much.
0:01:18 I shouldn’t have mouthed off at the family reunion.
0:01:22 You know, whatever it is, I shouldn’t have overslept.
0:01:25 If I can start looking backwards with gratitude,
0:01:30 that’s the fastest way to make discipline dopamine generating.
0:01:33 So the tricks are to start small.
0:01:35 So like when I go to bed at night,
0:01:39 I will pop open the little Keurig coffee thing
0:01:42 and stick the thing in there, put a cup under there.
0:01:43 Everything’s like ready to go.
0:01:45 So when I wake up in the morning, I just go, bam,
0:01:47 and everything’s ready.
0:01:48 I’ll get my clothes out.
0:01:50 Everything kind of lined up, ready to put on for the next day.
0:01:55 So I’m lowering the threshold of how much attention I’m spending.
0:01:58 So I’m going to set my life up in every single way
0:02:02 that I possibly can, as if I were a butler for future me.
0:02:05 So when I wake up in the morning, all this stuff set out.
0:02:07 My laundry’s laid out.
0:02:10 My checklist for what I need to do for the day.
0:02:12 All the stuff I’ve got to get on a plane
0:02:13 is all laid out by the back door.
0:02:16 I can grab it and jump in the car.
0:02:19 Everything that I could possibly do to make my future self go,
0:02:20 oh, man, that’s awesome.
0:02:22 And look backwards with gratitude.
0:02:24 I’m going to do it.
0:02:28 I’ll take a $100 bill or maybe a few $100 bills
0:02:33 every spring or summer, and I’ll stick them in a jacket pocket
0:02:35 that I’m not going to use until the winter.
0:02:36 And I’ll forget about it.
0:02:40 And in the winter, I’m looking and now I become a source of dopamine.
0:02:44 Past tense me is becoming a source of dopamine for present tense me.
0:02:48 That forces me to look in the future, along with like printing
0:02:52 that old me photo and putting it all over the house.
0:02:54 But everything that I can possibly
0:02:58 do to make myself look backwards with gratitude
0:03:00 is what I’m going to start doing.
0:03:02 But you have to start small.
0:03:05 It’s like just going overboard is going to be crazy.
0:03:09 And even writing a little post-it note to yourself
0:03:13 and sticking it in a jacket or maybe a dress shoe
0:03:15 that you’re not going to wear for a few months,
0:03:18 it means so much to find that.
0:03:20 And it’s from you.
0:03:21 It’s not from a loved one.
0:03:22 You did it.
0:03:25 So you’re looking backwards with like, wow, that’s amazing.
0:03:29 So you’re now getting in love and sending gratitude backwards,
0:03:35 which automatically means that what’s going forward is concern and care.
0:03:38 The moment I’m always looking back with gratitude,
0:03:41 the concern is always going forward in the future.
0:03:44 And the concern for present goes away.
0:03:49 And I’m going to push that concern to the right out in the future.
0:03:54 People struggle even with the small things, right?
0:03:55 It’s funny because I watched a video last night
0:03:58 about a lady that went to YouTube and started
0:04:00 her journey of weight loss and whatever.
0:04:04 And I think she was 400 pounds or something.
0:04:05 And she was trying to get down.
0:04:08 And in the video, some people will know
0:04:10 I’m referring to over the space of a year or two years.
0:04:12 She actually just gains weight.
0:04:16 So she gets to, I think, 500 pounds or something.
0:04:20 And as I was watching it, you’re watching someone who’s saying,
0:04:24 “I want to change my life,” but then is coming on every day
0:04:25 and saying, “I’ve just gained three pounds.
0:04:26 I’ve just gained another three pounds.”
0:04:29 And there’s almost this visible dissonance
0:04:31 that you’re observing between this person saying
0:04:32 they want to change their life.
0:04:37 But clearly the actions that they’re then taking are different to that.
0:04:39 And many people can relate to that feeling of,
0:04:41 “I want to be this person.”
0:04:43 I mean, we’re coming up to, for anyone that doesn’t know,
0:04:44 we’re recording this in December.
0:04:47 So New Year’s resolutions around the corner,
0:04:49 everyone’s going to say to themselves who they want to become.
0:04:50 But it’s easier said than done.
0:04:54 I think, what, 7%, 8%, 9% of New Year’s resolutions will stick?
0:04:55 Yeah.
0:04:58 So is it just a case of starting small,
0:05:02 or is there any other tricks to discipline that you can offer?
0:05:03 It’s starting small and realizing
0:05:07 that all of our lives are about habits, not goals.
0:05:10 But what are the habits that make my goal a byproduct?
0:05:13 Everything is about byproducts in your whole life,
0:05:14 whether you know it or not.
0:05:17 So instead of setting goals, set like the byproduct.
0:05:19 What are the byproducts I want to have for this year?
0:05:22 And then what are the habits that make that up?
0:05:26 So what the big mistake most people make
0:05:28 is they see somebody like you.
0:05:30 You go to the gym very often.
0:05:33 You probably eat really clean.
0:05:35 I know you don’t drink alcohol, because I brought you a flask
0:05:37 and gave it to your team.
0:05:38 But–
0:05:39 Postits.
0:05:40 They took it.
0:05:41 They did.
0:05:45 So somebody who doesn’t live a very disciplined life
0:05:48 would look at you and say, I want to be like Stephen.
0:05:49 He’s got all this discipline.
0:05:50 He’s going to the gym.
0:05:52 But they don’t understand that you going to the gym
0:05:54 isn’t discipline.
0:05:56 It’s a habit.
0:05:58 So you’re not forcing yourself to go do something.
0:06:01 You’re doing something that’s a habit for you.
0:06:03 The discipline only is necessary.
0:06:06 You only need a teaspoon of it at the very beginning
0:06:08 to get this habit started.
0:06:11 So start micro habits first, and then bigger habits.
0:06:14 So the discipline is not something
0:06:15 that you should be seeing.
0:06:17 If you’re seeing someone eat healthy and go to the gym,
0:06:20 do all the stuff you want to do, those are habits.
0:06:24 And that person, you’re not seeing a discipline at work
0:06:25 right there.
0:06:26 You’re seeing a habit.
0:06:28 The discipline was just at the beginning.
0:06:31 And I think if more people knew that,
0:06:33 that you’re just exercising a little discipline
0:06:36 at the very beginning, and then that’s just what you do.
0:06:40 It’s like somebody who sees someone brushing their teeth
0:06:43 every day, like, wow, that’s so much discipline.
0:06:44 It’s just what we do.
0:06:46 It’s a habit.
0:06:50 There’s an interesting part of this habit equation,
0:06:52 you could say, or like discipline equation, which
0:06:58 is the y part, which is like, why does this matter to you?
0:07:02 And is it important to get really clear on why this thing matters
0:07:04 to you, whether it’s the gym or–
0:07:07 because when I was playing around with this discipline
0:07:10 equation idea for my last book, and the kind of conclusion
0:07:12 I landed at was that to be disciplined,
0:07:16 you have to understand the reason why something matters to you.
0:07:19 You can say that in other words.
0:07:23 Plus the psychological reinforcement
0:07:24 you get from the pursuit of the thing,
0:07:29 minus the, you could say, the psychological or perceived cost
0:07:31 of the pursuit of the thing.
0:07:33 So in the context of brushing your teeth,
0:07:35 I think I know why it matters, right?
0:07:37 Because if I don’t, then I have to go to the dentist.
0:07:38 My teeth fall out.
0:07:40 I look ugly, whatever it might be.
0:07:42 The is it rewarding and fun to do?
0:07:44 No, not really.
0:07:46 And minus the cost of the pursuit.
0:07:47 It takes two minutes.
0:07:48 It’s not that bad.
0:07:52 But when that nets out, the y is stronger,
0:07:54 thankfully, on net than the cost.
0:07:56 So the behavior happens.
0:07:59 But the key part of this equation here is the y part.
0:08:02 It’s not the key part, but it’s the central part, is the y part.
0:08:04 Why does the thing matter to you?
0:08:04 Yeah.
0:08:08 And how much y?
0:08:09 Like how big is the y?
0:08:10 Yeah.
0:08:16 Because if the y is I need enjoyment in the present moment,
0:08:18 then no other y will be bigger.
0:08:21 No discipline y will ever be larger.
0:08:25 The only y will be why am I eating these Cheetos right now?
0:08:30 Or why am I drinking 20 beers every night?
0:08:31 Because that’s the only y.
0:08:36 So I think once the y starts edging its way into the future,
0:08:42 that’s the moment where you break the discipline spiral.
0:08:43 And you get out of that.
0:08:46 Because your y’s are extending into time
0:08:48 that hasn’t happened yet.
0:08:50 Does that equation stack up for you saying this?
0:08:52 I like it a lot.
0:08:54 Because I’ve been saying it.
0:08:55 I wrote about this in my book.
0:08:57 The whole idea is y plus, like you
0:09:01 can say reinforcement minus you can say cost just to simplify it.
0:09:02 Yeah.
0:09:05 But is there anything missing from this equation?
0:09:06 Do you think?
0:09:07 Is there anything?
0:09:09 I said it to Simon Sinek and he went, let’s try it out.
0:09:12 And he talked to me about taking his bin out in the morning,
0:09:15 like taking the bin out for the bin men.
0:09:16 And it kind of holds up.
0:09:19 Because so the y is if I don’t take the bin out,
0:09:21 then I’m going to get fined and my bin isn’t going to overflow.
0:09:23 Pretty strong motivator.
0:09:24 The reinforcement, there’s no reinforcement.
0:09:27 Getting out of bed at 7 AM to take your bin out, it’s not nice.
0:09:30 The cost is also significant getting out of bed.
0:09:32 But the y is still–
0:09:33 So it’s y plus.
0:09:37 You can say like y plus the psychological reinforcement
0:09:39 from the pursuit of doing it.
0:09:42 So DJing, really fun for me.
0:09:46 I would say it would be divided by the cost of inaction.
0:09:50 The cost of inaction would either add to it,
0:09:54 but it’s always going to be your perception of the y,
0:09:56 your perception of the cost, and your perception
0:09:58 of the cost of inaction.
0:10:00 And all of that is going to be about, can I use–
0:10:05 can I leverage my focus, the mammalian brain’s focus?
0:10:08 Can I leverage authority over myself in some way
0:10:11 over that mammalian part of my brain, force myself out of bed,
0:10:13 force these habits to start developing?
0:10:16 And then tribe, are my friends involved?
0:10:18 Have I made a public agreement about something?
0:10:22 And then the emotion, which I think would be the y.
0:10:24 And that’s the emotional driver.
0:10:30 That animal can understand you visualizing yourself better,
0:10:33 like looking with a six pack or whatever it is,
0:10:35 but printing it on a vision board.
0:10:38 This is why I think vision boards are so important,
0:10:41 not because we’re manifesting something out
0:10:43 of the universe, maybe it is.
0:10:46 But we’re definitely showing something
0:10:48 that a dog can understand.
0:10:53 It’s imagery, and dog can understand images.
0:10:55 So we’re routinely exposing ourselves
0:10:58 to these vision boards on a very regular basis.
0:11:01 And if you follow the brainwashing formula, which
0:11:07 is focus, emotion, agitation, and repetition, it spells fear.
0:11:09 And that is the best way to brainwash yourself
0:11:11 to form these new habits and goals.
0:11:14 So how can I get myself to focus?
0:11:17 How can I build the emotion, which is the y?
0:11:20 Recurring emotion, not just one at the very beginning.
0:11:22 How can I continue to make it emotional?
0:11:26 Maybe I can make the cost of an action emotional.
0:11:28 Maybe I can buy the app that makes me look fat,
0:11:30 or one of those things.
0:11:35 And then agitation is, if I’m waking up habituation,
0:11:36 which you just talked about, if I’m
0:11:40 waking up in the same house every day that I’ve been fat in–
0:11:42 let’s say I wanted to lose weight, or whatever–
0:11:45 the same house every day that I’ve lived x-way in.
0:11:47 I’m seeing the same hallway, same rug, same couch.
0:11:49 Everything looks the same.
0:11:50 My brain says, oh, I’m here.
0:11:53 I’m going to follow that script, because our brain
0:11:56 writes scripts for us to save us time.
0:12:01 So agitation means I’m going to disrupt my environment so much
0:12:05 and so often that my brain has no chance to default
0:12:07 to an older script.
0:12:09 So I have clients that repaint their house.
0:12:10 They rearrange their furniture.
0:12:12 They change up their wardrobe a whole lot.
0:12:14 They get a completely new haircut,
0:12:16 so they’re not even looking at the same person in the mirror
0:12:16 anymore.
0:12:19 They do everything you can to disrupt that rhythm.
0:12:24 It’s exactly what we would do with a detainee
0:12:26 if we were trying to brainwash someone who
0:12:30 is in an intelligence interrogation.
0:12:32 So I’m disrupting environment like crazy.
0:12:35 And what would we do with a dog?
0:12:37 Are we going to let it do everything it’s always done?
0:12:38 Are we going to change that environment?
0:12:40 Are we going to change the behavior, change the lease,
0:12:41 change the collar?
0:12:45 So it’s not everything exactly the same.
0:12:46 And then repetition.
0:12:49 Repetition, which is just repeating the same thing–
0:12:49 over and over.
0:12:53 So even just coming to the vision board,
0:12:55 the last client I had, I had him go to Best Buy
0:12:58 and get a 70-inch TV, and then get
0:13:02 one of those cheap tablets, those $300, $200 tablets,
0:13:05 and just duct tape it to the back of the TV
0:13:08 and put his vision point, vision board, on that thing.
0:13:11 It’s like 900 slides of just nonstop photos,
0:13:14 but it runs 24 hours a day in his office.
0:13:16 Even if he’s not there, he walks in the morning,
0:13:19 it’s on nonstop repetition.
0:13:21 Because him having to turn it off at night
0:13:23 means he’s got another point of discipline.
0:13:25 I’ve got to turn that TV on, start
0:13:27 that little PowerPoint thing.
0:13:30 But that’s nonstop, and it’s just nonstop exposure.
0:13:33 So can I generate focus?
0:13:36 That’s a lot of focus on the goals.
0:13:37 Then there’s emotion.
0:13:38 You’re seeing all of that.
0:13:41 Agitation, which is disrupting my life patterns,
0:13:45 and repetition, which is just over and over and over.
0:13:47 How can I re-expose you to the same stimuli?
0:13:50 I re-expose myself to the same stimuli.
0:13:53 (upbeat music)
0:00:08 Understanding what discipline is is the most critical element.
0:00:11 And I define this differently than most people.
0:00:15 So I define discipline as your ability
0:00:21 to prioritize the needs of your future self ahead of your own,
0:00:23 present self.
0:00:24 And that’s it.
0:00:25 That’s all the discipline is.
0:00:29 I’m prioritizing the needs of future me.
0:00:31 You’re trying to think of a–
0:00:34 No, I was thinking of two scenarios.
0:00:37 The scenario one is I go home tonight, right?
0:00:39 Because I go to sleep, I get to bed early.
0:00:41 And there’s this other thing I’m thinking about doing after this,
0:00:42 which is going to the gym.
0:00:44 And I’m like, as you’re saying, I was thinking,
0:00:47 both help future me.
0:00:50 So I was like, which one is discipline?
0:00:52 I think they would both be disciplined.
0:00:58 So the moment that we start understanding that,
0:01:01 if I could just make decisions that are prioritizing future me,
0:01:04 then we go back to where am I getting my dopamine from?
0:01:09 And I want past tense me to be a source of dopamine
0:01:12 for present tense me.
0:01:14 Because most of us look back with regret.
0:01:15 I shouldn’t have drank that much.
0:01:18 I shouldn’t have mouthed off at the family reunion.
0:01:22 You know, whatever it is, I shouldn’t have overslept.
0:01:25 If I can start looking backwards with gratitude,
0:01:30 that’s the fastest way to make discipline dopamine generating.
0:01:33 So the tricks are to start small.
0:01:35 So like when I go to bed at night,
0:01:39 I will pop open the little Keurig coffee thing
0:01:42 and stick the thing in there, put a cup under there.
0:01:43 Everything’s like ready to go.
0:01:45 So when I wake up in the morning, I just go, bam,
0:01:47 and everything’s ready.
0:01:48 I’ll get my clothes out.
0:01:50 Everything kind of lined up, ready to put on for the next day.
0:01:55 So I’m lowering the threshold of how much attention I’m spending.
0:01:58 So I’m going to set my life up in every single way
0:02:02 that I possibly can, as if I were a butler for future me.
0:02:05 So when I wake up in the morning, all this stuff set out.
0:02:07 My laundry’s laid out.
0:02:10 My checklist for what I need to do for the day.
0:02:12 All the stuff I’ve got to get on a plane
0:02:13 is all laid out by the back door.
0:02:16 I can grab it and jump in the car.
0:02:19 Everything that I could possibly do to make my future self go,
0:02:20 oh, man, that’s awesome.
0:02:22 And look backwards with gratitude.
0:02:24 I’m going to do it.
0:02:28 I’ll take a $100 bill or maybe a few $100 bills
0:02:33 every spring or summer, and I’ll stick them in a jacket pocket
0:02:35 that I’m not going to use until the winter.
0:02:36 And I’ll forget about it.
0:02:40 And in the winter, I’m looking and now I become a source of dopamine.
0:02:44 Past tense me is becoming a source of dopamine for present tense me.
0:02:48 That forces me to look in the future, along with like printing
0:02:52 that old me photo and putting it all over the house.
0:02:54 But everything that I can possibly
0:02:58 do to make myself look backwards with gratitude
0:03:00 is what I’m going to start doing.
0:03:02 But you have to start small.
0:03:05 It’s like just going overboard is going to be crazy.
0:03:09 And even writing a little post-it note to yourself
0:03:13 and sticking it in a jacket or maybe a dress shoe
0:03:15 that you’re not going to wear for a few months,
0:03:18 it means so much to find that.
0:03:20 And it’s from you.
0:03:21 It’s not from a loved one.
0:03:22 You did it.
0:03:25 So you’re looking backwards with like, wow, that’s amazing.
0:03:29 So you’re now getting in love and sending gratitude backwards,
0:03:35 which automatically means that what’s going forward is concern and care.
0:03:38 The moment I’m always looking back with gratitude,
0:03:41 the concern is always going forward in the future.
0:03:44 And the concern for present goes away.
0:03:49 And I’m going to push that concern to the right out in the future.
0:03:54 People struggle even with the small things, right?
0:03:55 It’s funny because I watched a video last night
0:03:58 about a lady that went to YouTube and started
0:04:00 her journey of weight loss and whatever.
0:04:04 And I think she was 400 pounds or something.
0:04:05 And she was trying to get down.
0:04:08 And in the video, some people will know
0:04:10 I’m referring to over the space of a year or two years.
0:04:12 She actually just gains weight.
0:04:16 So she gets to, I think, 500 pounds or something.
0:04:20 And as I was watching it, you’re watching someone who’s saying,
0:04:24 “I want to change my life,” but then is coming on every day
0:04:25 and saying, “I’ve just gained three pounds.
0:04:26 I’ve just gained another three pounds.”
0:04:29 And there’s almost this visible dissonance
0:04:31 that you’re observing between this person saying
0:04:32 they want to change their life.
0:04:37 But clearly the actions that they’re then taking are different to that.
0:04:39 And many people can relate to that feeling of,
0:04:41 “I want to be this person.”
0:04:43 I mean, we’re coming up to, for anyone that doesn’t know,
0:04:44 we’re recording this in December.
0:04:47 So New Year’s resolutions around the corner,
0:04:49 everyone’s going to say to themselves who they want to become.
0:04:50 But it’s easier said than done.
0:04:54 I think, what, 7%, 8%, 9% of New Year’s resolutions will stick?
0:04:55 Yeah.
0:04:58 So is it just a case of starting small,
0:05:02 or is there any other tricks to discipline that you can offer?
0:05:03 It’s starting small and realizing
0:05:07 that all of our lives are about habits, not goals.
0:05:10 But what are the habits that make my goal a byproduct?
0:05:13 Everything is about byproducts in your whole life,
0:05:14 whether you know it or not.
0:05:17 So instead of setting goals, set like the byproduct.
0:05:19 What are the byproducts I want to have for this year?
0:05:22 And then what are the habits that make that up?
0:05:26 So what the big mistake most people make
0:05:28 is they see somebody like you.
0:05:30 You go to the gym very often.
0:05:33 You probably eat really clean.
0:05:35 I know you don’t drink alcohol, because I brought you a flask
0:05:37 and gave it to your team.
0:05:38 But–
0:05:39 Postits.
0:05:40 They took it.
0:05:41 They did.
0:05:45 So somebody who doesn’t live a very disciplined life
0:05:48 would look at you and say, I want to be like Stephen.
0:05:49 He’s got all this discipline.
0:05:50 He’s going to the gym.
0:05:52 But they don’t understand that you going to the gym
0:05:54 isn’t discipline.
0:05:56 It’s a habit.
0:05:58 So you’re not forcing yourself to go do something.
0:06:01 You’re doing something that’s a habit for you.
0:06:03 The discipline only is necessary.
0:06:06 You only need a teaspoon of it at the very beginning
0:06:08 to get this habit started.
0:06:11 So start micro habits first, and then bigger habits.
0:06:14 So the discipline is not something
0:06:15 that you should be seeing.
0:06:17 If you’re seeing someone eat healthy and go to the gym,
0:06:20 do all the stuff you want to do, those are habits.
0:06:24 And that person, you’re not seeing a discipline at work
0:06:25 right there.
0:06:26 You’re seeing a habit.
0:06:28 The discipline was just at the beginning.
0:06:31 And I think if more people knew that,
0:06:33 that you’re just exercising a little discipline
0:06:36 at the very beginning, and then that’s just what you do.
0:06:40 It’s like somebody who sees someone brushing their teeth
0:06:43 every day, like, wow, that’s so much discipline.
0:06:44 It’s just what we do.
0:06:46 It’s a habit.
0:06:50 There’s an interesting part of this habit equation,
0:06:52 you could say, or like discipline equation, which
0:06:58 is the y part, which is like, why does this matter to you?
0:07:02 And is it important to get really clear on why this thing matters
0:07:04 to you, whether it’s the gym or–
0:07:07 because when I was playing around with this discipline
0:07:10 equation idea for my last book, and the kind of conclusion
0:07:12 I landed at was that to be disciplined,
0:07:16 you have to understand the reason why something matters to you.
0:07:19 You can say that in other words.
0:07:23 Plus the psychological reinforcement
0:07:24 you get from the pursuit of the thing,
0:07:29 minus the, you could say, the psychological or perceived cost
0:07:31 of the pursuit of the thing.
0:07:33 So in the context of brushing your teeth,
0:07:35 I think I know why it matters, right?
0:07:37 Because if I don’t, then I have to go to the dentist.
0:07:38 My teeth fall out.
0:07:40 I look ugly, whatever it might be.
0:07:42 The is it rewarding and fun to do?
0:07:44 No, not really.
0:07:46 And minus the cost of the pursuit.
0:07:47 It takes two minutes.
0:07:48 It’s not that bad.
0:07:52 But when that nets out, the y is stronger,
0:07:54 thankfully, on net than the cost.
0:07:56 So the behavior happens.
0:07:59 But the key part of this equation here is the y part.
0:08:02 It’s not the key part, but it’s the central part, is the y part.
0:08:04 Why does the thing matter to you?
0:08:04 Yeah.
0:08:08 And how much y?
0:08:09 Like how big is the y?
0:08:10 Yeah.
0:08:16 Because if the y is I need enjoyment in the present moment,
0:08:18 then no other y will be bigger.
0:08:21 No discipline y will ever be larger.
0:08:25 The only y will be why am I eating these Cheetos right now?
0:08:30 Or why am I drinking 20 beers every night?
0:08:31 Because that’s the only y.
0:08:36 So I think once the y starts edging its way into the future,
0:08:42 that’s the moment where you break the discipline spiral.
0:08:43 And you get out of that.
0:08:46 Because your y’s are extending into time
0:08:48 that hasn’t happened yet.
0:08:50 Does that equation stack up for you saying this?
0:08:52 I like it a lot.
0:08:54 Because I’ve been saying it.
0:08:55 I wrote about this in my book.
0:08:57 The whole idea is y plus, like you
0:09:01 can say reinforcement minus you can say cost just to simplify it.
0:09:02 Yeah.
0:09:05 But is there anything missing from this equation?
0:09:06 Do you think?
0:09:07 Is there anything?
0:09:09 I said it to Simon Sinek and he went, let’s try it out.
0:09:12 And he talked to me about taking his bin out in the morning,
0:09:15 like taking the bin out for the bin men.
0:09:16 And it kind of holds up.
0:09:19 Because so the y is if I don’t take the bin out,
0:09:21 then I’m going to get fined and my bin isn’t going to overflow.
0:09:23 Pretty strong motivator.
0:09:24 The reinforcement, there’s no reinforcement.
0:09:27 Getting out of bed at 7 AM to take your bin out, it’s not nice.
0:09:30 The cost is also significant getting out of bed.
0:09:32 But the y is still–
0:09:33 So it’s y plus.
0:09:37 You can say like y plus the psychological reinforcement
0:09:39 from the pursuit of doing it.
0:09:42 So DJing, really fun for me.
0:09:46 I would say it would be divided by the cost of inaction.
0:09:50 The cost of inaction would either add to it,
0:09:54 but it’s always going to be your perception of the y,
0:09:56 your perception of the cost, and your perception
0:09:58 of the cost of inaction.
0:10:00 And all of that is going to be about, can I use–
0:10:05 can I leverage my focus, the mammalian brain’s focus?
0:10:08 Can I leverage authority over myself in some way
0:10:11 over that mammalian part of my brain, force myself out of bed,
0:10:13 force these habits to start developing?
0:10:16 And then tribe, are my friends involved?
0:10:18 Have I made a public agreement about something?
0:10:22 And then the emotion, which I think would be the y.
0:10:24 And that’s the emotional driver.
0:10:30 That animal can understand you visualizing yourself better,
0:10:33 like looking with a six pack or whatever it is,
0:10:35 but printing it on a vision board.
0:10:38 This is why I think vision boards are so important,
0:10:41 not because we’re manifesting something out
0:10:43 of the universe, maybe it is.
0:10:46 But we’re definitely showing something
0:10:48 that a dog can understand.
0:10:53 It’s imagery, and dog can understand images.
0:10:55 So we’re routinely exposing ourselves
0:10:58 to these vision boards on a very regular basis.
0:11:01 And if you follow the brainwashing formula, which
0:11:07 is focus, emotion, agitation, and repetition, it spells fear.
0:11:09 And that is the best way to brainwash yourself
0:11:11 to form these new habits and goals.
0:11:14 So how can I get myself to focus?
0:11:17 How can I build the emotion, which is the y?
0:11:20 Recurring emotion, not just one at the very beginning.
0:11:22 How can I continue to make it emotional?
0:11:26 Maybe I can make the cost of an action emotional.
0:11:28 Maybe I can buy the app that makes me look fat,
0:11:30 or one of those things.
0:11:35 And then agitation is, if I’m waking up habituation,
0:11:36 which you just talked about, if I’m
0:11:40 waking up in the same house every day that I’ve been fat in–
0:11:42 let’s say I wanted to lose weight, or whatever–
0:11:45 the same house every day that I’ve lived x-way in.
0:11:47 I’m seeing the same hallway, same rug, same couch.
0:11:49 Everything looks the same.
0:11:50 My brain says, oh, I’m here.
0:11:53 I’m going to follow that script, because our brain
0:11:56 writes scripts for us to save us time.
0:12:01 So agitation means I’m going to disrupt my environment so much
0:12:05 and so often that my brain has no chance to default
0:12:07 to an older script.
0:12:09 So I have clients that repaint their house.
0:12:10 They rearrange their furniture.
0:12:12 They change up their wardrobe a whole lot.
0:12:14 They get a completely new haircut,
0:12:16 so they’re not even looking at the same person in the mirror
0:12:16 anymore.
0:12:19 They do everything you can to disrupt that rhythm.
0:12:24 It’s exactly what we would do with a detainee
0:12:26 if we were trying to brainwash someone who
0:12:30 is in an intelligence interrogation.
0:12:32 So I’m disrupting environment like crazy.
0:12:35 And what would we do with a dog?
0:12:37 Are we going to let it do everything it’s always done?
0:12:38 Are we going to change that environment?
0:12:40 Are we going to change the behavior, change the lease,
0:12:41 change the collar?
0:12:45 So it’s not everything exactly the same.
0:12:46 And then repetition.
0:12:49 Repetition, which is just repeating the same thing–
0:12:49 over and over.
0:12:53 So even just coming to the vision board,
0:12:55 the last client I had, I had him go to Best Buy
0:12:58 and get a 70-inch TV, and then get
0:13:02 one of those cheap tablets, those $300, $200 tablets,
0:13:05 and just duct tape it to the back of the TV
0:13:08 and put his vision point, vision board, on that thing.
0:13:11 It’s like 900 slides of just nonstop photos,
0:13:14 but it runs 24 hours a day in his office.
0:13:16 Even if he’s not there, he walks in the morning,
0:13:19 it’s on nonstop repetition.
0:13:21 Because him having to turn it off at night
0:13:23 means he’s got another point of discipline.
0:13:25 I’ve got to turn that TV on, start
0:13:27 that little PowerPoint thing.
0:13:30 But that’s nonstop, and it’s just nonstop exposure.
0:13:33 So can I generate focus?
0:13:36 That’s a lot of focus on the goals.
0:13:37 Then there’s emotion.
0:13:38 You’re seeing all of that.
0:13:41 Agitation, which is disrupting my life patterns,
0:13:45 and repetition, which is just over and over and over.
0:13:47 How can I re-expose you to the same stimuli?
0:13:50 I re-expose myself to the same stimuli.
0:13:53 (upbeat music)
Làm thế nào để tôi cải thiện tính kỷ luật nếu tôi là một người thiếu kỷ luật?
Hiểu được kỷ luật là gì là yếu tố quan trọng nhất.
Và tôi định nghĩa điều này khác với hầu hết mọi người.
Vì vậy, tôi định nghĩa kỷ luật là khả năng của bạn
ưu tiên nhu cầu của phiên bản tương lai của bạn hơn nhu cầu của phiên bản hiện tại.
Và chỉ có vậy.
Đó là tất cả những gì kỷ luật là.
Tôi đang ưu tiên nhu cầu của phiên bản tương lai của tôi.
Bạn đang cố gắng nghĩ về một–
Không, tôi đã nghĩ đến hai kịch bản.
Kịch bản đầu tiên là tôi về nhà tối nay, đúng không?
Bởi vì tôi đi ngủ, tôi lên giường sớm.
Và có một điều khác mà tôi đang nghĩ đến sau đó,
đó là đi tập gym.
Và tôi như đang suy nghĩ, cả hai đều giúp phiên bản tương lai của tôi.
Vì vậy, tôi đã tự hỏi, cái nào là kỷ luật?
Tôi nghĩ chúng đều là kỷ luật.
Vì vậy, vào thời điểm mà chúng ta bắt đầu hiểu điều đó,
nếu tôi có thể chỉ cần đưa ra các quyết định ưu tiên cho phiên bản tương lai của tôi,
thì chúng ta sẽ quay về câu hỏi, tôi đang lấy dopamine từ đâu?
Và tôi muốn phiên bản tôi trong quá khứ trở thành một nguồn dopamine
cho phiên bản tôi trong hiện tại.
Bởi vì hầu hết chúng ta đều nhìn lại với sự hối tiếc.
Tôi không nên uống quá nhiều.
Tôi không nên nói lời thô lỗ tại buổi họp gia đình.
Bạn biết đấy, bất cứ điều gì đi nữa, tôi không nên ngủ quên.
Nếu tôi có thể bắt đầu nhìn về phía sau với lòng biết ơn,
đó là cách nhanh nhất để làm cho kỷ luật trở thành một nguồn tạo ra dopamine.
Vì vậy, mẹo là bắt đầu từ những điều nhỏ.
Ví dụ như khi tôi đi ngủ vào ban đêm,
tôi sẽ mở cái máy pha cà phê Keurig nhỏ
và cho cái này vào đó, đặt một tách dưới đó.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Vì vậy, khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi chỉ cần, bam,
và mọi thứ đều sẵn sàng.
Tôi sẽ lấy quần áo của mình ra.
Mọi thứ đều đã được chuẩn bị, sẵn sàng để mặc cho ngày hôm sau.
Vì vậy, tôi đang giảm bớt ngưỡng mà tôi phải chú ý.
Tôi sẽ sắp xếp cuộc sống của mình theo mọi cách
mà tôi có thể, như thể tôi là một người phục vụ cho phiên bản tương lai của mình.
Vì vậy, khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị.
Quần áo của tôi đã được bày ra.
Danh sách những việc tôi cần làm trong ngày.
Tất cả những thứ tôi cần mang lên máy bay
đều đã được chuẩn bị ở cửa sau.
Tôi có thể lấy nó và nhảy vào xe.
Mọi thứ mà tôi có thể làm để khiến phiên bản tương lai của mình nghĩ,
ồ, thật tuyệt vời.
Và nhìn lại với lòng biết ơn.
Tôi sẽ lấy một tờ tiền 100 đô la hoặc có thể vài tờ 100 đô la
mỗi mùa xuân hoặc mùa hè, và nhét chúng vào túi áo khoác
mà tôi sẽ không sử dụng cho đến mùa đông.
Và tôi sẽ quên về nó.
Và vào mùa đông, tôi nhìn thấy và giờ đây tôi trở thành một nguồn dopamine.
Phiên bản tôi trong quá khứ đang trở thành một nguồn dopamine cho phiên bản tôi trong hiện tại.
Điều đó buộc tôi phải nhìn về tương lai, cùng với việc in
bức ảnh tôi hồi xưa và treo nó khắp nhà.
Nhưng mọi thứ mà tôi có thể
làm để khiến bản thân nhìn lại với lòng biết ơn
là những gì tôi sẽ bắt đầu làm.
Nhưng bạn phải bắt đầu từ những điều nhỏ.
Giống như việc đi quá xa sẽ trở nên điên rồ.
Và ngay cả việc viết một ghi chú nhỏ cho chính mình
và dán vào một chiếc áo khoác hoặc có thể một đôi giày
mà bạn sẽ không mặc trong vài tháng, cảm giác tìm thấy nó thật ý nghĩa.
Và nó đến từ bạn.
Nó không phải từ một người thân yêu nào đó.
Bạn đã làm điều đó.
Vì vậy, bạn đang nhìn lại và như, wow, thật tuyệt vời.
Vì vậy, bạn đang gửi tình yêu và lòng biết ơn về phía sau,
mà tự động nghĩa là điều tiến về phía trước là sự quan tâm và chăm sóc.
Mỗi khi tôi luôn nhìn lại với lòng biết ơn,
sự quan tâm luôn tiến về tương lai.
Và sự quan tâm cho hiện tại sẽ biến mất.
Và tôi sẽ đẩy sự quan tâm đó sang bên phải về tương lai.
Mọi người thậm chí còn gặp khó khăn với những điều nhỏ nhặt, đúng không?
Thật hài hước vì tôi đã xem một video tối qua
về một người phụ nữ đã lên YouTube và bắt đầu
hành trình giảm cân của mình và bất cứ điều gì.
Tôi nghĩ cô ấy nặng khoảng 400 pound hay gì đó.
Và cô ấy cố gắng giảm cân.
Và trong video, một số người sẽ biết
tôi đang nói đến việc trong vòng một năm hoặc hai năm.
Cô ấy thực sự đã tăng cân.
Vì vậy, cô ấy đạt đến, tôi nghĩ, 500 pound hay gì đó.
Và khi tôi xem video, bạn đang theo dõi một người nói,
“Tôi muốn thay đổi cuộc đời mình,” nhưng sau đó lại đăng video mỗi ngày
và nói, “Tôi vừa tăng ba pound.
Tôi vừa tăng thêm ba pound nữa.”
Và có một sự mâu thuẫn rõ ràng
mà bạn quan sát giữa việc người này nói
họ muốn thay đổi cuộc đời mình.
Nhưng rõ ràng là những hành động mà họ đang thực hiện lại khác với điều đó.
Và nhiều người có thể liên hệ với cảm giác đó,
“Tôi muốn trở thành người như thế này.”
Ý tôi là, chúng ta chuẩn bị bước vào, cho những ai không biết,
chúng ta đang thu âm vào tháng 12.
Vì vậy, những quyết định vào năm mới đang đến gần,
mọi người sẽ tự nói với mình họ muốn trở thành ai.
Nhưng nói thì dễ hơn làm.
Tôi nghĩ, có lẽ, 7%, 8%, 9% các quyết định vào năm mới sẽ giữ được?
Đúng vậy.
Vậy có phải chỉ là việc bắt đầu nhỏ,
hay là có bất kỳ mẹo nào khác về kỷ luật mà bạn có thể chia sẻ?
Bắt đầu từ những điều nhỏ và nhận ra rằng
tất cả cuộc sống của chúng ta đều xoay quanh thói quen, chứ không phải mục tiêu.
Nhưng thói quen nào làm cho mục tiêu của tôi trở thành sản phẩm phụ?
Mọi thứ đều xoay quanh sản phẩm phụ trong toàn bộ cuộc sống của bạn,
dù bạn có biết hay không.
Vì vậy, thay vì đặt ra mục tiêu, hãy đặt ra sản phẩm phụ.
Những sản phẩm phụ nào tôi muốn có trong năm nay?
Và sau đó, thói quen nào tạo nên điều đó?
Vì vậy, sai lầm lớn nhất mà hầu hết mọi người mắc phải
là họ thấy ai đó như bạn.
Bạn đi đến phòng gym rất thường xuyên.
Bạn có thể ăn rất sạch.
Tôi biết bạn không uống rượu, vì tôi đã mang cho bạn một chai và đưa cho nhóm của bạn.
Nhưng–
Ghi chú.
Họ đã lấy nó.
Họ đã làm.
Vì vậy, một người không sống một cuộc sống rất kỷ luật
sẽ nhìn bạn và nói, tôi muốn trở thành như Stephen.
Anh ấy có tất cả kỷ luật này.
Anh ấy đi tập gym.
Nhưng họ không hiểu rằng việc bạn đi tập gym
không phải là kỷ luật.
Đó là một thói quen.
Vì vậy, bạn không ép bản thân phải làm một điều gì đó.
Bạn đang làm điều gì đó mà là một thói quen đối với bạn.
Kỷ luật chỉ cần thiết.
Bạn chỉ cần một thìa nhỏ nó ở ngay từ đầu để bắt đầu thói quen này.
Vì vậy, hãy bắt đầu với các thói quen nhỏ trước, rồi sau đó là các thói quen lớn hơn.
Sự kỷ luật không phải là điều bạn nên nhìn thấy.
Nếu bạn thấy ai đó ăn uống lành mạnh và đi tập gym, làm tất cả những thứ bạn muốn làm, đó là thói quen.
Và người đó, bạn không thấy sự kỷ luật nào đang làm việc ngay lúc đó.
Bạn đang thấy một thói quen.
Sự kỷ luật chỉ nằm ở khởi đầu.
Và tôi nghĩ nếu nhiều người biết điều đó, rằng bạn chỉ đang rèn luyện một chút kỷ luật ngay từ đầu, và rồi đó chính là những gì bạn làm.
Nó giống như một người thấy ai đó đánh răng mỗi ngày, như, wow, đó là một kỷ luật lớn.
Nó chỉ là điều chúng ta làm.
Đó là một thói quen.
Có một phần thú vị trong phương trình thói quen này, bạn có thể nói, hoặc như một phương trình kỷ luật, đó là phần y, tức là, tại sao điều này quan trọng với bạn?
Và điều quan trọng là phải làm rõ lý do tại sao điều này lại quan trọng với bạn, bất kể đó là gym hay–
bởi vì khi tôi nghĩ về ý tưởng phương trình kỷ luật này cho cuốn sách trước của tôi, và kết luận mà tôi đến được là để trở nên có kỷ luật, bạn phải hiểu lý do tại sao điều gì đó quan trọng với bạn.
Bạn có thể nói điều đó theo những cách khác.
Thêm vào đó là sự củng cố tâm lý mà bạn nhận được từ việc theo đuổi điều đó,
trừ đi, bạn có thể nói, chi phí tâm lý hoặc chi phí cảm nhận được từ việc theo đuổi điều đó.
Vì vậy, trong bối cảnh đánh răng,
tôi nghĩ tôi biết lý do vì sao điều đó quan trọng, đúng không?
Bởi vì nếu tôi không làm, thì tôi sẽ phải đi đến nha sĩ.
Răng của tôi sẽ rụng.
Tôi sẽ trông xấu, bất kể là gì.
Liệu đánh răng có thưởng cho tôi và có vui không?
Không, không thực sự.
Và trừ đi chi phí của việc theo đuổi.
Nó chỉ tốn hai phút.
Không tệ đến mức đó.
Nhưng khi mọi thứ được tính toán, phần y trở nên mạnh hơn, may mắn thay, so với chi phí.
Vì vậy, hành vi xảy ra.
Nhưng phần quan trọng của phương trình này ở đây là phần y.
Không phải là phần chính, nhưng là phần trung tâm, đó là phần y.
Tại sao điều đó lại quan trọng với bạn?
Vâng.
Và phần y lớn đến mức nào?
Vâng.
Bởi vì nếu phần y là tôi cần sự tận hưởng trong khoảnh khắc hiện tại, thì không có một lý do nào khác lớn hơn.
Không có lý do kỷ luật nào sẽ lớn hơn.
Lý do duy nhất sẽ là tại sao tôi lại ăn những túi Cheetos này ngay bây giờ?
Hoặc tại sao tôi lại uống 20 chai bia mỗi tối?
Bởi vì đó là lý do duy nhất.
Vì vậy, tôi nghĩ một khi phần y bắt đầu kéo dài về phía tương lai, đó là thời điểm bạn phá vỡ trở ngại kỷ luật.
Và bạn ra ngoài điều đó.
Bởi vì những lý do của bạn đang kéo dài vào thời gian mà chưa xảy ra.
Liệu phương trình đó có phù hợp với bạn không khi nói điều này?
Tôi rất thích nó.
Bởi vì tôi đã nói về nó.
Tôi đã viết về điều này trong cuốn sách của tôi.
Toàn bộ ý tưởng là y cộng, như bạn có thể nói là củng cố trừ đi bạn có thể nói là chi phí chỉ để đơn giản hóa nó.
Vâng.
Nhưng có điều gì đó thiếu trong phương trình này không?
Bạn nghĩ thế nào?
Có gì không?
Tôi đã nói điều này với Simon Sinek và ông ấy đã nói, hãy thử điều đó.
Và ông ấy đã nói với tôi về việc đưa thùng rác ra ngoài vào buổi sáng, như là đưa thùng rác ra cho những người thu gom rác.
Và điều đó có sức thuyết phục.
Bởi vì phần y là nếu tôi không đưa thùng rác ra, thì tôi sẽ bị phạt và thùng rác của tôi sẽ không bị tràn.
Là một động lực khá mạnh.
Không có sự củng cố.
Việc ra khỏi giường lúc 7 giờ sáng để đưa thùng rác ra, không phải là điều thú vị.
Chi phí cũng đáng kể khi phải rời khỏi giường.
Nhưng phần y vẫn–
Vì vậy, đó là y cộng.
Bạn có thể nói như y cộng với sự củng cố tâm lý từ việc theo đuổi việc đó.
Vì vậy, DJing, thực sự vui đối với tôi.
Tôi sẽ nói rằng nó sẽ bị chia cho chi phí không hành động.
Chi phí không hành động sẽ thêm vào nó, nhưng nó sẽ luôn là nhận thức của bạn về phần y,
nhận thức của bạn về chi phí, và nhận thức của bạn về chi phí không hành động.
Và tất cả những điều đó sẽ liên quan đến việc, tôi có thể sử dụng– có thể tôi có thể tận dụng sự tập trung của mình, sự tập trung của não động vật có vú?
Tôi có thể tận dụng quyền lực của bản thân trong một cách nào đó đối với phần não động vật có vú của mình,
ép bản thân ra khỏi giường,
ép các thói quen này bắt đầu phát triển?
Và sau đó là bộ lạc, có bạn bè của tôi tham gia không?
Tôi có tạo ra một thỏa thuận công khai về một điều gì đó không?
Và sau đó là cảm xúc, mà tôi nghĩ sẽ là phần y.
Và đó là động lực cảm xúc.
Động vật đó có thể hiểu bạn hình dung bản thân mình tốt hơn, như là nhìn với một bụng six-pack hoặc bất cứ điều gì, nhưng in nó lên bảng hình ảnh.
Đó là lý do tôi nghĩ bảng hình ảnh rất quan trọng, không phải vì chúng ta đang hiện thực hóa điều gì đó từ vũ trụ, có thể là vậy.
Nhưng chúng ta chắc chắn đang thể hiện một cái gì đó mà con chó có thể hiểu.
Đó là hình ảnh, và chó có thể hiểu hình ảnh.
Vì vậy, chúng ta thường xuyên tiếp xúc với các bảng hình ảnh này trên một cơ sở rất thường xuyên.
Và nếu bạn theo công thức rửa não, đó là
tập trung, cảm xúc, kích thích và lặp lại, nó tạo thành từ “sợ hãi”.
Và đó là cách tốt nhất để rửa não chính mình
để hình thành những thói quen và mục tiêu mới này.
Vậy làm thế nào tôi có thể khiến bản thân mình tập trung?
Làm thế nào tôi có thể tạo ra cảm xúc, đó là phần y?
Cảm xúc lặp lại, không chỉ một lần ở ngay từ đầu.
Làm thế nào tôi có thể tiếp tục làm cho nó mang tính cảm xúc?
Có thể tôi có thể làm cho chi phí của một hành động trở nên mang tính cảm xúc.
Có thể tôi có thể mua ứng dụng khiến tôi trông béo, hoặc một trong những điều đó.
Và sau đó là kích thích, nếu tôi đang thức dậy một cách tự nhiên, đúng như bạn vừa đề cập, nếu tôi
thức dậy trong cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã từng béo–
giả sử tôi muốn giảm cân, hoặc bất kể là gì–
cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã sống theo cách đó.
Tôi đang nhìn thấy cùng một hành lang, cùng một tấm thảm, cùng một chiếc sofa.
Mọi thứ trông như nhau.
Bộ não của tôi nói, ôi, tôi ở đây.
Tôi sẽ theo kịch bản đó, vì bộ não của chúng ta
viết kịch bản cho chúng ta để tiết kiệm thời gian.
Vì vậy, kích thích có nghĩa là tôi sẽ làm xáo trộn môi trường của mình đến mức nào
và thường xuyên đến mức nào để bộ não tôi không có cơ hội mặc định
đến một kịch bản cũ hơn.
Vì vậy, tôi có những khách hàng đã sơn lại nhà.
Họ sắp xếp lại đồ đạc.
Họ thay đổi rất nhiều trang phục của mình.
Họ có một kiểu tóc hoàn toàn mới,
vì vậy họ không còn nhìn thấy cùng một người trong gương nữa.
Họ làm mọi thứ có thể để phá vỡ nhịp điệu đó.
Đó chính xác là những gì chúng ta sẽ làm với một người bị giam giữ
nếu chúng ta đang cố gắng tẩy não ai đó trong một cuộc thẩm vấn tình báo.
Vì vậy, tôi đang làm rối loạn môi trường một cách điên cuồng.
Và chúng ta sẽ làm gì với một con chó?
Liệu chúng ta có để nó làm mọi thứ mà nó luôn làm không?
Hay chúng ta sẽ thay đổi môi trường đó?
Liệu chúng ta có thay đổi hành vi, thay đổi dây xích,
thay đổi vòng cổ không?
Vì vậy, không phải mọi thứ đều giống hệt nhau.
Và sau đó là sự lặp lại.
Lặp lại, tức là chỉ lặp lại cùng một điều –
lặp đi lặp lại.
Vì vậy, ngay cả việc chỉ đến bảng tầm nhìn,
khách hàng gần đây nhất mà tôi có, tôi đã bảo anh ấy đến Best Buy
và mua một chiếc TV 70 inch, và sau đó mua
một trong những chiếc máy tính bảng rẻ tiền đó, những chiếc máy tính bảng 300 đô, 200 đô,
và chỉ cần dùng băng keo dán nó vào mặt sau của TV
và đặt điểm tầm nhìn của anh ấy, bảng tầm nhìn, lên chiếc đó.
Nó giống như 900 slide chỉ toàn ảnh không ngừng,
nhưng nó chạy 24 giờ một ngày trong văn phòng của anh ấy.
Ngay cả khi anh ấy không có ở đó, anh ấy bước vào buổi sáng,
nó đang phát liên tục.
Bởi vì việc anh ấy phải tắt nó vào ban đêm
có nghĩa là anh ấy có thêm một điểm kỷ luật.
Tôi phải bật TV đó lên, bắt đầu
cái PowerPoint nhỏ đó.
Nhưng đó là liên tục, và đó chỉ là sự phơi bày không ngừng.
Vậy tôi có thể tạo ra sự tập trung không?
Đó là rất nhiều sự tập trung vào các mục tiêu.
Sau đó là cảm xúc.
Bạn đang thấy tất cả điều đó.
Sự kích thích, đó là việc phá vỡ các mẫu sống của tôi,
và sự lặp lại, chỉ là lặp đi lặp lại.
Làm thế nào tôi có thể tái phơi bày bạn với cùng một kích thích?
Tôi tái phơi bày bản thân mình với cùng một kích thích.
(music upbeat)
Hiểu được kỷ luật là gì là yếu tố quan trọng nhất.
Và tôi định nghĩa điều này khác với hầu hết mọi người.
Vì vậy, tôi định nghĩa kỷ luật là khả năng của bạn
ưu tiên nhu cầu của phiên bản tương lai của bạn hơn nhu cầu của phiên bản hiện tại.
Và chỉ có vậy.
Đó là tất cả những gì kỷ luật là.
Tôi đang ưu tiên nhu cầu của phiên bản tương lai của tôi.
Bạn đang cố gắng nghĩ về một–
Không, tôi đã nghĩ đến hai kịch bản.
Kịch bản đầu tiên là tôi về nhà tối nay, đúng không?
Bởi vì tôi đi ngủ, tôi lên giường sớm.
Và có một điều khác mà tôi đang nghĩ đến sau đó,
đó là đi tập gym.
Và tôi như đang suy nghĩ, cả hai đều giúp phiên bản tương lai của tôi.
Vì vậy, tôi đã tự hỏi, cái nào là kỷ luật?
Tôi nghĩ chúng đều là kỷ luật.
Vì vậy, vào thời điểm mà chúng ta bắt đầu hiểu điều đó,
nếu tôi có thể chỉ cần đưa ra các quyết định ưu tiên cho phiên bản tương lai của tôi,
thì chúng ta sẽ quay về câu hỏi, tôi đang lấy dopamine từ đâu?
Và tôi muốn phiên bản tôi trong quá khứ trở thành một nguồn dopamine
cho phiên bản tôi trong hiện tại.
Bởi vì hầu hết chúng ta đều nhìn lại với sự hối tiếc.
Tôi không nên uống quá nhiều.
Tôi không nên nói lời thô lỗ tại buổi họp gia đình.
Bạn biết đấy, bất cứ điều gì đi nữa, tôi không nên ngủ quên.
Nếu tôi có thể bắt đầu nhìn về phía sau với lòng biết ơn,
đó là cách nhanh nhất để làm cho kỷ luật trở thành một nguồn tạo ra dopamine.
Vì vậy, mẹo là bắt đầu từ những điều nhỏ.
Ví dụ như khi tôi đi ngủ vào ban đêm,
tôi sẽ mở cái máy pha cà phê Keurig nhỏ
và cho cái này vào đó, đặt một tách dưới đó.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Vì vậy, khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi chỉ cần, bam,
và mọi thứ đều sẵn sàng.
Tôi sẽ lấy quần áo của mình ra.
Mọi thứ đều đã được chuẩn bị, sẵn sàng để mặc cho ngày hôm sau.
Vì vậy, tôi đang giảm bớt ngưỡng mà tôi phải chú ý.
Tôi sẽ sắp xếp cuộc sống của mình theo mọi cách
mà tôi có thể, như thể tôi là một người phục vụ cho phiên bản tương lai của mình.
Vì vậy, khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị.
Quần áo của tôi đã được bày ra.
Danh sách những việc tôi cần làm trong ngày.
Tất cả những thứ tôi cần mang lên máy bay
đều đã được chuẩn bị ở cửa sau.
Tôi có thể lấy nó và nhảy vào xe.
Mọi thứ mà tôi có thể làm để khiến phiên bản tương lai của mình nghĩ,
ồ, thật tuyệt vời.
Và nhìn lại với lòng biết ơn.
Tôi sẽ lấy một tờ tiền 100 đô la hoặc có thể vài tờ 100 đô la
mỗi mùa xuân hoặc mùa hè, và nhét chúng vào túi áo khoác
mà tôi sẽ không sử dụng cho đến mùa đông.
Và tôi sẽ quên về nó.
Và vào mùa đông, tôi nhìn thấy và giờ đây tôi trở thành một nguồn dopamine.
Phiên bản tôi trong quá khứ đang trở thành một nguồn dopamine cho phiên bản tôi trong hiện tại.
Điều đó buộc tôi phải nhìn về tương lai, cùng với việc in
bức ảnh tôi hồi xưa và treo nó khắp nhà.
Nhưng mọi thứ mà tôi có thể
làm để khiến bản thân nhìn lại với lòng biết ơn
là những gì tôi sẽ bắt đầu làm.
Nhưng bạn phải bắt đầu từ những điều nhỏ.
Giống như việc đi quá xa sẽ trở nên điên rồ.
Và ngay cả việc viết một ghi chú nhỏ cho chính mình
và dán vào một chiếc áo khoác hoặc có thể một đôi giày
mà bạn sẽ không mặc trong vài tháng, cảm giác tìm thấy nó thật ý nghĩa.
Và nó đến từ bạn.
Nó không phải từ một người thân yêu nào đó.
Bạn đã làm điều đó.
Vì vậy, bạn đang nhìn lại và như, wow, thật tuyệt vời.
Vì vậy, bạn đang gửi tình yêu và lòng biết ơn về phía sau,
mà tự động nghĩa là điều tiến về phía trước là sự quan tâm và chăm sóc.
Mỗi khi tôi luôn nhìn lại với lòng biết ơn,
sự quan tâm luôn tiến về tương lai.
Và sự quan tâm cho hiện tại sẽ biến mất.
Và tôi sẽ đẩy sự quan tâm đó sang bên phải về tương lai.
Mọi người thậm chí còn gặp khó khăn với những điều nhỏ nhặt, đúng không?
Thật hài hước vì tôi đã xem một video tối qua
về một người phụ nữ đã lên YouTube và bắt đầu
hành trình giảm cân của mình và bất cứ điều gì.
Tôi nghĩ cô ấy nặng khoảng 400 pound hay gì đó.
Và cô ấy cố gắng giảm cân.
Và trong video, một số người sẽ biết
tôi đang nói đến việc trong vòng một năm hoặc hai năm.
Cô ấy thực sự đã tăng cân.
Vì vậy, cô ấy đạt đến, tôi nghĩ, 500 pound hay gì đó.
Và khi tôi xem video, bạn đang theo dõi một người nói,
“Tôi muốn thay đổi cuộc đời mình,” nhưng sau đó lại đăng video mỗi ngày
và nói, “Tôi vừa tăng ba pound.
Tôi vừa tăng thêm ba pound nữa.”
Và có một sự mâu thuẫn rõ ràng
mà bạn quan sát giữa việc người này nói
họ muốn thay đổi cuộc đời mình.
Nhưng rõ ràng là những hành động mà họ đang thực hiện lại khác với điều đó.
Và nhiều người có thể liên hệ với cảm giác đó,
“Tôi muốn trở thành người như thế này.”
Ý tôi là, chúng ta chuẩn bị bước vào, cho những ai không biết,
chúng ta đang thu âm vào tháng 12.
Vì vậy, những quyết định vào năm mới đang đến gần,
mọi người sẽ tự nói với mình họ muốn trở thành ai.
Nhưng nói thì dễ hơn làm.
Tôi nghĩ, có lẽ, 7%, 8%, 9% các quyết định vào năm mới sẽ giữ được?
Đúng vậy.
Vậy có phải chỉ là việc bắt đầu nhỏ,
hay là có bất kỳ mẹo nào khác về kỷ luật mà bạn có thể chia sẻ?
Bắt đầu từ những điều nhỏ và nhận ra rằng
tất cả cuộc sống của chúng ta đều xoay quanh thói quen, chứ không phải mục tiêu.
Nhưng thói quen nào làm cho mục tiêu của tôi trở thành sản phẩm phụ?
Mọi thứ đều xoay quanh sản phẩm phụ trong toàn bộ cuộc sống của bạn,
dù bạn có biết hay không.
Vì vậy, thay vì đặt ra mục tiêu, hãy đặt ra sản phẩm phụ.
Những sản phẩm phụ nào tôi muốn có trong năm nay?
Và sau đó, thói quen nào tạo nên điều đó?
Vì vậy, sai lầm lớn nhất mà hầu hết mọi người mắc phải
là họ thấy ai đó như bạn.
Bạn đi đến phòng gym rất thường xuyên.
Bạn có thể ăn rất sạch.
Tôi biết bạn không uống rượu, vì tôi đã mang cho bạn một chai và đưa cho nhóm của bạn.
Nhưng–
Ghi chú.
Họ đã lấy nó.
Họ đã làm.
Vì vậy, một người không sống một cuộc sống rất kỷ luật
sẽ nhìn bạn và nói, tôi muốn trở thành như Stephen.
Anh ấy có tất cả kỷ luật này.
Anh ấy đi tập gym.
Nhưng họ không hiểu rằng việc bạn đi tập gym
không phải là kỷ luật.
Đó là một thói quen.
Vì vậy, bạn không ép bản thân phải làm một điều gì đó.
Bạn đang làm điều gì đó mà là một thói quen đối với bạn.
Kỷ luật chỉ cần thiết.
Bạn chỉ cần một thìa nhỏ nó ở ngay từ đầu để bắt đầu thói quen này.
Vì vậy, hãy bắt đầu với các thói quen nhỏ trước, rồi sau đó là các thói quen lớn hơn.
Sự kỷ luật không phải là điều bạn nên nhìn thấy.
Nếu bạn thấy ai đó ăn uống lành mạnh và đi tập gym, làm tất cả những thứ bạn muốn làm, đó là thói quen.
Và người đó, bạn không thấy sự kỷ luật nào đang làm việc ngay lúc đó.
Bạn đang thấy một thói quen.
Sự kỷ luật chỉ nằm ở khởi đầu.
Và tôi nghĩ nếu nhiều người biết điều đó, rằng bạn chỉ đang rèn luyện một chút kỷ luật ngay từ đầu, và rồi đó chính là những gì bạn làm.
Nó giống như một người thấy ai đó đánh răng mỗi ngày, như, wow, đó là một kỷ luật lớn.
Nó chỉ là điều chúng ta làm.
Đó là một thói quen.
Có một phần thú vị trong phương trình thói quen này, bạn có thể nói, hoặc như một phương trình kỷ luật, đó là phần y, tức là, tại sao điều này quan trọng với bạn?
Và điều quan trọng là phải làm rõ lý do tại sao điều này lại quan trọng với bạn, bất kể đó là gym hay–
bởi vì khi tôi nghĩ về ý tưởng phương trình kỷ luật này cho cuốn sách trước của tôi, và kết luận mà tôi đến được là để trở nên có kỷ luật, bạn phải hiểu lý do tại sao điều gì đó quan trọng với bạn.
Bạn có thể nói điều đó theo những cách khác.
Thêm vào đó là sự củng cố tâm lý mà bạn nhận được từ việc theo đuổi điều đó,
trừ đi, bạn có thể nói, chi phí tâm lý hoặc chi phí cảm nhận được từ việc theo đuổi điều đó.
Vì vậy, trong bối cảnh đánh răng,
tôi nghĩ tôi biết lý do vì sao điều đó quan trọng, đúng không?
Bởi vì nếu tôi không làm, thì tôi sẽ phải đi đến nha sĩ.
Răng của tôi sẽ rụng.
Tôi sẽ trông xấu, bất kể là gì.
Liệu đánh răng có thưởng cho tôi và có vui không?
Không, không thực sự.
Và trừ đi chi phí của việc theo đuổi.
Nó chỉ tốn hai phút.
Không tệ đến mức đó.
Nhưng khi mọi thứ được tính toán, phần y trở nên mạnh hơn, may mắn thay, so với chi phí.
Vì vậy, hành vi xảy ra.
Nhưng phần quan trọng của phương trình này ở đây là phần y.
Không phải là phần chính, nhưng là phần trung tâm, đó là phần y.
Tại sao điều đó lại quan trọng với bạn?
Vâng.
Và phần y lớn đến mức nào?
Vâng.
Bởi vì nếu phần y là tôi cần sự tận hưởng trong khoảnh khắc hiện tại, thì không có một lý do nào khác lớn hơn.
Không có lý do kỷ luật nào sẽ lớn hơn.
Lý do duy nhất sẽ là tại sao tôi lại ăn những túi Cheetos này ngay bây giờ?
Hoặc tại sao tôi lại uống 20 chai bia mỗi tối?
Bởi vì đó là lý do duy nhất.
Vì vậy, tôi nghĩ một khi phần y bắt đầu kéo dài về phía tương lai, đó là thời điểm bạn phá vỡ trở ngại kỷ luật.
Và bạn ra ngoài điều đó.
Bởi vì những lý do của bạn đang kéo dài vào thời gian mà chưa xảy ra.
Liệu phương trình đó có phù hợp với bạn không khi nói điều này?
Tôi rất thích nó.
Bởi vì tôi đã nói về nó.
Tôi đã viết về điều này trong cuốn sách của tôi.
Toàn bộ ý tưởng là y cộng, như bạn có thể nói là củng cố trừ đi bạn có thể nói là chi phí chỉ để đơn giản hóa nó.
Vâng.
Nhưng có điều gì đó thiếu trong phương trình này không?
Bạn nghĩ thế nào?
Có gì không?
Tôi đã nói điều này với Simon Sinek và ông ấy đã nói, hãy thử điều đó.
Và ông ấy đã nói với tôi về việc đưa thùng rác ra ngoài vào buổi sáng, như là đưa thùng rác ra cho những người thu gom rác.
Và điều đó có sức thuyết phục.
Bởi vì phần y là nếu tôi không đưa thùng rác ra, thì tôi sẽ bị phạt và thùng rác của tôi sẽ không bị tràn.
Là một động lực khá mạnh.
Không có sự củng cố.
Việc ra khỏi giường lúc 7 giờ sáng để đưa thùng rác ra, không phải là điều thú vị.
Chi phí cũng đáng kể khi phải rời khỏi giường.
Nhưng phần y vẫn–
Vì vậy, đó là y cộng.
Bạn có thể nói như y cộng với sự củng cố tâm lý từ việc theo đuổi việc đó.
Vì vậy, DJing, thực sự vui đối với tôi.
Tôi sẽ nói rằng nó sẽ bị chia cho chi phí không hành động.
Chi phí không hành động sẽ thêm vào nó, nhưng nó sẽ luôn là nhận thức của bạn về phần y,
nhận thức của bạn về chi phí, và nhận thức của bạn về chi phí không hành động.
Và tất cả những điều đó sẽ liên quan đến việc, tôi có thể sử dụng– có thể tôi có thể tận dụng sự tập trung của mình, sự tập trung của não động vật có vú?
Tôi có thể tận dụng quyền lực của bản thân trong một cách nào đó đối với phần não động vật có vú của mình,
ép bản thân ra khỏi giường,
ép các thói quen này bắt đầu phát triển?
Và sau đó là bộ lạc, có bạn bè của tôi tham gia không?
Tôi có tạo ra một thỏa thuận công khai về một điều gì đó không?
Và sau đó là cảm xúc, mà tôi nghĩ sẽ là phần y.
Và đó là động lực cảm xúc.
Động vật đó có thể hiểu bạn hình dung bản thân mình tốt hơn, như là nhìn với một bụng six-pack hoặc bất cứ điều gì, nhưng in nó lên bảng hình ảnh.
Đó là lý do tôi nghĩ bảng hình ảnh rất quan trọng, không phải vì chúng ta đang hiện thực hóa điều gì đó từ vũ trụ, có thể là vậy.
Nhưng chúng ta chắc chắn đang thể hiện một cái gì đó mà con chó có thể hiểu.
Đó là hình ảnh, và chó có thể hiểu hình ảnh.
Vì vậy, chúng ta thường xuyên tiếp xúc với các bảng hình ảnh này trên một cơ sở rất thường xuyên.
Và nếu bạn theo công thức rửa não, đó là
tập trung, cảm xúc, kích thích và lặp lại, nó tạo thành từ “sợ hãi”.
Và đó là cách tốt nhất để rửa não chính mình
để hình thành những thói quen và mục tiêu mới này.
Vậy làm thế nào tôi có thể khiến bản thân mình tập trung?
Làm thế nào tôi có thể tạo ra cảm xúc, đó là phần y?
Cảm xúc lặp lại, không chỉ một lần ở ngay từ đầu.
Làm thế nào tôi có thể tiếp tục làm cho nó mang tính cảm xúc?
Có thể tôi có thể làm cho chi phí của một hành động trở nên mang tính cảm xúc.
Có thể tôi có thể mua ứng dụng khiến tôi trông béo, hoặc một trong những điều đó.
Và sau đó là kích thích, nếu tôi đang thức dậy một cách tự nhiên, đúng như bạn vừa đề cập, nếu tôi
thức dậy trong cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã từng béo–
giả sử tôi muốn giảm cân, hoặc bất kể là gì–
cùng một ngôi nhà mỗi ngày mà tôi đã sống theo cách đó.
Tôi đang nhìn thấy cùng một hành lang, cùng một tấm thảm, cùng một chiếc sofa.
Mọi thứ trông như nhau.
Bộ não của tôi nói, ôi, tôi ở đây.
Tôi sẽ theo kịch bản đó, vì bộ não của chúng ta
viết kịch bản cho chúng ta để tiết kiệm thời gian.
Vì vậy, kích thích có nghĩa là tôi sẽ làm xáo trộn môi trường của mình đến mức nào
và thường xuyên đến mức nào để bộ não tôi không có cơ hội mặc định
đến một kịch bản cũ hơn.
Vì vậy, tôi có những khách hàng đã sơn lại nhà.
Họ sắp xếp lại đồ đạc.
Họ thay đổi rất nhiều trang phục của mình.
Họ có một kiểu tóc hoàn toàn mới,
vì vậy họ không còn nhìn thấy cùng một người trong gương nữa.
Họ làm mọi thứ có thể để phá vỡ nhịp điệu đó.
Đó chính xác là những gì chúng ta sẽ làm với một người bị giam giữ
nếu chúng ta đang cố gắng tẩy não ai đó trong một cuộc thẩm vấn tình báo.
Vì vậy, tôi đang làm rối loạn môi trường một cách điên cuồng.
Và chúng ta sẽ làm gì với một con chó?
Liệu chúng ta có để nó làm mọi thứ mà nó luôn làm không?
Hay chúng ta sẽ thay đổi môi trường đó?
Liệu chúng ta có thay đổi hành vi, thay đổi dây xích,
thay đổi vòng cổ không?
Vì vậy, không phải mọi thứ đều giống hệt nhau.
Và sau đó là sự lặp lại.
Lặp lại, tức là chỉ lặp lại cùng một điều –
lặp đi lặp lại.
Vì vậy, ngay cả việc chỉ đến bảng tầm nhìn,
khách hàng gần đây nhất mà tôi có, tôi đã bảo anh ấy đến Best Buy
và mua một chiếc TV 70 inch, và sau đó mua
một trong những chiếc máy tính bảng rẻ tiền đó, những chiếc máy tính bảng 300 đô, 200 đô,
và chỉ cần dùng băng keo dán nó vào mặt sau của TV
và đặt điểm tầm nhìn của anh ấy, bảng tầm nhìn, lên chiếc đó.
Nó giống như 900 slide chỉ toàn ảnh không ngừng,
nhưng nó chạy 24 giờ một ngày trong văn phòng của anh ấy.
Ngay cả khi anh ấy không có ở đó, anh ấy bước vào buổi sáng,
nó đang phát liên tục.
Bởi vì việc anh ấy phải tắt nó vào ban đêm
có nghĩa là anh ấy có thêm một điểm kỷ luật.
Tôi phải bật TV đó lên, bắt đầu
cái PowerPoint nhỏ đó.
Nhưng đó là liên tục, và đó chỉ là sự phơi bày không ngừng.
Vậy tôi có thể tạo ra sự tập trung không?
Đó là rất nhiều sự tập trung vào các mục tiêu.
Sau đó là cảm xúc.
Bạn đang thấy tất cả điều đó.
Sự kích thích, đó là việc phá vỡ các mẫu sống của tôi,
và sự lặp lại, chỉ là lặp đi lặp lại.
Làm thế nào tôi có thể tái phơi bày bạn với cùng một kích thích?
Tôi tái phơi bày bản thân mình với cùng một kích thích.
(music upbeat)
如果我是一個缺乏紀律的人,我該如何改善自己的紀律?理解紀律的本質是最關鍵的元素。我對紀律的定義和大多數人不同。我將紀律定義為你優先考慮未來自己的需求,而不是當前自己的需求。就這樣,這就是紀律的全部。我在優先考慮未來自己的需求。
你試著想一想——不,我是在想兩種情境。情境一是今晚我回家,對吧?因為我要早點上床睡覺。我還在考慮之後要去健身房。而我在想,正如你所說,這兩者都對未來的我有幫助。所以我就在想,哪一個才算是紀律呢?我認為它們都是紀律。因此,當我們開始理解這一點時,如果我能做出優先考慮未來我的決定,那麼我們就回到我從哪裡獲取多巴胺的問題。我希望過去的我能成為現在的我多巴胺的來源。因為我們大多數人都會懷著遺憾回首過去。我不應該喝那麼多。我不應該在家庭重聚的時候口出惡言。你知道,無論是什麼,我不應該睡過頭。如果我能開始懷著感激的心情回顧過去,這是讓紀律產生多巴胺的最快方式。因此,小事開始是關鍵。
比如說,當我晚上上床睡覺時,我會打開那個小的咖啡機,把咖啡粉放進去,並在下面放一個杯子。所有事情都準備就緒。這樣我早上醒來的時候,只要按一下,就一切準備好。我會準備好明天要穿的衣服。所有的東西都已經排好,隨時準備好穿上。因此,我降低了我花費注意力的門檻。我會在我可以做到的每個方面,把我的生活佈置得像是我在為未來的自己服務。當我早上醒來時,所有的東西都已經準備好了。我的衣物也已經準備好。我列出今天要做的清單。所有我需要帶上飛機的東西都已經放在後門旁邊。我可以快速拿起就上車。我能做的每一件事情,都是為了讓未來的我感到,哦,太棒了。並且懷著感激的心情回首過去。我會這樣做。我會在每年春天或夏天拿出一張100美元的鈔票或幾張鈔票,放進一件我不會在冬天穿的外套口袋裡。我會忘記它。到了冬天,我再次看到它,這就成為了我多巴胺的來源。過去的我成為了現在的我多巴胺的來源。這迫使我朝著未來看,就像打印那張老我的照片,並把它貼滿整個家一樣。但我能做的每一件事情,都是為了讓自己能夠懷著感激的心情向後看,這就是我將開始做的。但你必須從小開始。
如果我一下子過度發展,會變得瘋狂。哪怕只是寫張小便條給自己,然後把它粘在一雙幾個月內不會穿的話鞋裡,找到這個便條意義重大。這是來自你自己的,而不是來自於摯愛的人。你做到了。因此,你回首過去的時候,會驚呼:“哇,太神奇了。”然後你開始散發愛意,並把感恩向後傳遞,這自然意味著面向未來的是關心和關懷。當我總是懷著感激的心情回顧過去時,關心總是面向未來。而對當下的關心則消失了。我要把這種關懷推往未來的遠方。
人們連小事情都會掙扎,對吧?這很有趣,因為我昨晚看了一個視頻,講的是一位女士在YouTube上開始她的減肥旅程等等。我想她大約有400磅左右。她試圖減肥。在視頻中,有些人會知道我提到的是在一年或兩年的時間範圍內。她實際上體重反而增加了。她的體重達到了500磅左右,而我在觀看時,看到一個人說:“我想改變我的生活”,但是每天都來說:“我剛增加了三磅。我又增加了三磅。” 這之間幾乎能看到一種明顯的矛盾。在這個人說他們想改變生活的時候,顯然他們所採取的行為卻是違背這一想法的。很多人都能感受到那種:“我想成為這樣一個人”的感受。
我想,我們快到年底了,對那些不知道的人來說,我們在12月錄製這段視頻。因此新年的決心就在眼前,所有人都會告訴自己他們想成為什麼樣的人。但這說起來容易,做起來難。我想,大約只有7%、8%、9% 的新年決心能堅持下去?對。那是不是說要從小開始,或者你還有其他的紀律技巧可以分享?開始小,並認識到我們的生活都是關於習慣,而不是目標。但那些習慣有哪些能使我的目標成為副產品?一切都是關於副產品的,無論你知不知情。因此,與其設定目標,不如設定副產品。我想在今年獲得哪些副產品?然後又有哪些習慣可以促成這些副產品?
大多數人犯的最大錯誤是,他們看到像你這樣的人。你經常去健身房,你的飲食也應該很健康。我知道你不喝酒,因為我曾帶給你一個酒壺並交給了你的團隊。可是——便條紙。他們收下了,真的。所以那些不過著紀律生活的人會看著你說:“我想成為像Stephen一樣的人。他這麼有紀律,經常去健身房。”但是他們不明白你去健身房並不是紀律,而是習慣。因此,你並不是在強迫自己去做某件事情,而是你在做一件對你來說是習慣的事情。紀律只是一種必要性。
你只需要在一開始時用一茶匙的量來開始這個習慣。所以,先從微小的習慣開始,然後再養成更大的習慣。所以,紀律並不是你應該去觀察的事情。如果你看到某人吃健康的食物並去健身房,做你想做的所有事情,那些都是習慣。而那個人,你並不是在觀察他在那裡工作的紀律。你看到的是一個習慣。紀律只是發生在一開始。我認為如果更多的人知道這一點,即你只是在一開始時稍微施行一些紀律,然後這就是你所做的事情。就像某人每天都在刷牙,你會想,哇,這是如此的紀律。這只是我們所做的事情。這是一個習慣。
這個習慣方程式或紀律方程式中有一個有趣的部分,可以說是y的部分,即,這對你來說為什麼重要?明確知道這件事情為什麼對你重要是非常重要的,不論是健身房還是其他的事情。因為當我在為我上一本書玩弄這個紀律方程式的想法時,我得出的結論是,要有紀律,你必須理解為什麼某事對你重要。你可以用其他的話來說。再加上你從追求這件事中獲得的心理強化,減去你可以說的追求這件事的心理或感知成本。因此,在刷牙的情境中,我想我知道它為什麼重要,對吧?因為如果我不刷牙,我就得去看牙醫。我的牙齒會掉,或是我看起來很難看,無論是什麼。這樣做有沒有回報和樂趣?不,真的沒有。而減去追求的成本。這過程只需要兩分鐘,也還好。但是當這樣計算出來時,y的力量是比較強的,值得慶幸的是,它的淨值超過了成本。因此,這個行為就會發生。但這個方程式的關鍵部分是y的部分。這不是關鍵部分,但它是中心部分,就是y的部分。這件事對你為什麼重要?還有多少y?y是多大?
因為如果y是我需要在當下獲得快樂,則沒有其他的y會比這更大。沒有任何紀律的y會比這更大。唯一的y就是我為什麼現在要吃這些Cheetos?或者為什麼我每晚要喝20瓶啤酒?因為那是唯一的y。因此,我認為一旦y開始延伸到未來,那一刻就是你打破紀律螺旋的時候。然後你就會擺脫那個螺旋。因為你的y在延伸到尚未發生的時間。這個方程式在你說這些時候成立嗎?我非常喜歡。因為我一直在說這些。我在書中寫過這個。整個概念是y加上,你可以說強化,減去,你可以說成本,僅僅為了簡化。一切都是如此。但是這個方程式中有什麼缺失的部分嗎?你認為?有沒有什麼?
我跟西蒙·西尼克(Simon Sinek)提過這個,他說,我們來試試看。他跟我談到早上把垃圾桶拿出去的事,就是給垃圾工人拿垃圾桶。這個情境是合理的。因為y是如果我不把垃圾桶拿出去,我就會被罰款,而我的垃圾桶不會溢出。這是一個相當強的動機。強化,沒有強化。早上7點起床去拿垃圾桶,這並不愉快。起床的成本也很高。但y仍然存在。所以是y加上。你可以說y加上從追求這件事中獲得的心理強化。因此,DJing對我來說真的很有趣。我可以說這會被無所作為的成本分隔開。無所作為的成本將會加上去,但它總是與你對y的感知、你對成本的感知以及你對無所作為成本的感知有關。
而所有這些都將關乎於,我能否利用我的注意力,利用哺乳動物大腦的注意力?我能否以某種方式利用對自我的權威,迫使自己起床,迫使這些習慣開始發展?然後部落,我的朋友們是否參與其中?我是否對某事做了公開的承諾?接著是情感,我認為這會是y。那是情感的驅動力。那個動物能夠理解你視覺化更好的自己,比如說擁有六塊腹肌,或其他的任何事情,但這是印在願景板上的。這就是為什麼我認為願景板如此重要,不是因為我們正在從宇宙中顯現某種東西,也許是的。但我們確實在展示一些狗能夠理解的東西。這是影像,而狗能夠理解影像。所以我們會在非常規律的基礎上自我暴露於這些願景板上。如果你遵循洗腦公式,即注意力、情感、激發和重複,它拼寫出“恐懼”。這是洗腦自己形成這些新習慣和目標的最佳方式。所以,我如何能讓自己專注?我如何能夠建立情感,即y?這是反復出現的情感,而不僅僅是在最開始時的情感。我如何能繼續做到情感化?也許我可以讓無所作為的成本變得情感化。也許我可以買一個讓我看起來胖的應用程式,或者其他類似的東西。然後激發,假如我正在醒來形成習慣,正如你剛才提到的,假如我每天都在同一棟我曾經胖過的房子裡醒來——假設我想減肥,或其他的——每天都在同一棟我曾經以某種方式生活的房子裡。我看到同樣的走廊、同樣的地毯、同樣的沙發。一切看起來都是一樣的。我的大腦會說,哦,我在這裡。我會遵循那個劇本,因為我們的大腦為了節省時間而寫劇本。所以,激發意味著我會如此頻繁地擾動我的環境,以至於我的大腦沒有機會默認到較舊的劇本。因此,我有客戶會重新粉刷他們的房子。他們重新安排家具。他們大幅改變衣櫃。
他們得到了一個全新的髮型,因此在鏡子裡不再看到同一個人。 他們會盡一切可能打亂這種節奏。 如果我們試圖對某個在情報審訊中的拘留者進行洗腦,我們會做的正是這些。 所以我在瘋狂地打亂環境。 那我們會怎麼對待一隻狗呢? 我們是否會讓它繼續做所有它一直做的事? 我們會改變那個環境嗎? 我們會改變行為,改變牽繩,改變項圈嗎? 所以一切都不會完全一樣。 然後是重複。 重複,就是重複同樣的事情——一遍又一遍。 所以,即使只是來到願景板,我的最後一個客戶,我讓他去Best Buy買了一台70英寸的電視,然後買一個便宜的平板電腦,那些300美元、200美元的平板,直接用膠帶把它固定在電視的背面,然後把他的願景點、願景板放在上面。 那就像900張不斷播放的照片,但它在他的辦公室裡24小時運行。 即使他不在那裡,早上走進來,依然是不斷重複。 因為他晚上必須關掉它,這意味著他有另一個紀律點。 我必須開啟那台電視,啟動那個小型的PowerPoint。 但這是不斷的,並且只是持續暴露。 所以我能產生焦點嗎? 這對目標的集中非常多。 然後是情感。 你能看到所有這些。 擾動,打亂我的生活模式,而重複,就是一遍又一遍。 我該如何重新將你暴露於相同的刺激下? 我重新將自己暴露於相同的刺激中。 (輕快的音樂)
你試著想一想——不,我是在想兩種情境。情境一是今晚我回家,對吧?因為我要早點上床睡覺。我還在考慮之後要去健身房。而我在想,正如你所說,這兩者都對未來的我有幫助。所以我就在想,哪一個才算是紀律呢?我認為它們都是紀律。因此,當我們開始理解這一點時,如果我能做出優先考慮未來我的決定,那麼我們就回到我從哪裡獲取多巴胺的問題。我希望過去的我能成為現在的我多巴胺的來源。因為我們大多數人都會懷著遺憾回首過去。我不應該喝那麼多。我不應該在家庭重聚的時候口出惡言。你知道,無論是什麼,我不應該睡過頭。如果我能開始懷著感激的心情回顧過去,這是讓紀律產生多巴胺的最快方式。因此,小事開始是關鍵。
比如說,當我晚上上床睡覺時,我會打開那個小的咖啡機,把咖啡粉放進去,並在下面放一個杯子。所有事情都準備就緒。這樣我早上醒來的時候,只要按一下,就一切準備好。我會準備好明天要穿的衣服。所有的東西都已經排好,隨時準備好穿上。因此,我降低了我花費注意力的門檻。我會在我可以做到的每個方面,把我的生活佈置得像是我在為未來的自己服務。當我早上醒來時,所有的東西都已經準備好了。我的衣物也已經準備好。我列出今天要做的清單。所有我需要帶上飛機的東西都已經放在後門旁邊。我可以快速拿起就上車。我能做的每一件事情,都是為了讓未來的我感到,哦,太棒了。並且懷著感激的心情回首過去。我會這樣做。我會在每年春天或夏天拿出一張100美元的鈔票或幾張鈔票,放進一件我不會在冬天穿的外套口袋裡。我會忘記它。到了冬天,我再次看到它,這就成為了我多巴胺的來源。過去的我成為了現在的我多巴胺的來源。這迫使我朝著未來看,就像打印那張老我的照片,並把它貼滿整個家一樣。但我能做的每一件事情,都是為了讓自己能夠懷著感激的心情向後看,這就是我將開始做的。但你必須從小開始。
如果我一下子過度發展,會變得瘋狂。哪怕只是寫張小便條給自己,然後把它粘在一雙幾個月內不會穿的話鞋裡,找到這個便條意義重大。這是來自你自己的,而不是來自於摯愛的人。你做到了。因此,你回首過去的時候,會驚呼:“哇,太神奇了。”然後你開始散發愛意,並把感恩向後傳遞,這自然意味著面向未來的是關心和關懷。當我總是懷著感激的心情回顧過去時,關心總是面向未來。而對當下的關心則消失了。我要把這種關懷推往未來的遠方。
人們連小事情都會掙扎,對吧?這很有趣,因為我昨晚看了一個視頻,講的是一位女士在YouTube上開始她的減肥旅程等等。我想她大約有400磅左右。她試圖減肥。在視頻中,有些人會知道我提到的是在一年或兩年的時間範圍內。她實際上體重反而增加了。她的體重達到了500磅左右,而我在觀看時,看到一個人說:“我想改變我的生活”,但是每天都來說:“我剛增加了三磅。我又增加了三磅。” 這之間幾乎能看到一種明顯的矛盾。在這個人說他們想改變生活的時候,顯然他們所採取的行為卻是違背這一想法的。很多人都能感受到那種:“我想成為這樣一個人”的感受。
我想,我們快到年底了,對那些不知道的人來說,我們在12月錄製這段視頻。因此新年的決心就在眼前,所有人都會告訴自己他們想成為什麼樣的人。但這說起來容易,做起來難。我想,大約只有7%、8%、9% 的新年決心能堅持下去?對。那是不是說要從小開始,或者你還有其他的紀律技巧可以分享?開始小,並認識到我們的生活都是關於習慣,而不是目標。但那些習慣有哪些能使我的目標成為副產品?一切都是關於副產品的,無論你知不知情。因此,與其設定目標,不如設定副產品。我想在今年獲得哪些副產品?然後又有哪些習慣可以促成這些副產品?
大多數人犯的最大錯誤是,他們看到像你這樣的人。你經常去健身房,你的飲食也應該很健康。我知道你不喝酒,因為我曾帶給你一個酒壺並交給了你的團隊。可是——便條紙。他們收下了,真的。所以那些不過著紀律生活的人會看著你說:“我想成為像Stephen一樣的人。他這麼有紀律,經常去健身房。”但是他們不明白你去健身房並不是紀律,而是習慣。因此,你並不是在強迫自己去做某件事情,而是你在做一件對你來說是習慣的事情。紀律只是一種必要性。
你只需要在一開始時用一茶匙的量來開始這個習慣。所以,先從微小的習慣開始,然後再養成更大的習慣。所以,紀律並不是你應該去觀察的事情。如果你看到某人吃健康的食物並去健身房,做你想做的所有事情,那些都是習慣。而那個人,你並不是在觀察他在那裡工作的紀律。你看到的是一個習慣。紀律只是發生在一開始。我認為如果更多的人知道這一點,即你只是在一開始時稍微施行一些紀律,然後這就是你所做的事情。就像某人每天都在刷牙,你會想,哇,這是如此的紀律。這只是我們所做的事情。這是一個習慣。
這個習慣方程式或紀律方程式中有一個有趣的部分,可以說是y的部分,即,這對你來說為什麼重要?明確知道這件事情為什麼對你重要是非常重要的,不論是健身房還是其他的事情。因為當我在為我上一本書玩弄這個紀律方程式的想法時,我得出的結論是,要有紀律,你必須理解為什麼某事對你重要。你可以用其他的話來說。再加上你從追求這件事中獲得的心理強化,減去你可以說的追求這件事的心理或感知成本。因此,在刷牙的情境中,我想我知道它為什麼重要,對吧?因為如果我不刷牙,我就得去看牙醫。我的牙齒會掉,或是我看起來很難看,無論是什麼。這樣做有沒有回報和樂趣?不,真的沒有。而減去追求的成本。這過程只需要兩分鐘,也還好。但是當這樣計算出來時,y的力量是比較強的,值得慶幸的是,它的淨值超過了成本。因此,這個行為就會發生。但這個方程式的關鍵部分是y的部分。這不是關鍵部分,但它是中心部分,就是y的部分。這件事對你為什麼重要?還有多少y?y是多大?
因為如果y是我需要在當下獲得快樂,則沒有其他的y會比這更大。沒有任何紀律的y會比這更大。唯一的y就是我為什麼現在要吃這些Cheetos?或者為什麼我每晚要喝20瓶啤酒?因為那是唯一的y。因此,我認為一旦y開始延伸到未來,那一刻就是你打破紀律螺旋的時候。然後你就會擺脫那個螺旋。因為你的y在延伸到尚未發生的時間。這個方程式在你說這些時候成立嗎?我非常喜歡。因為我一直在說這些。我在書中寫過這個。整個概念是y加上,你可以說強化,減去,你可以說成本,僅僅為了簡化。一切都是如此。但是這個方程式中有什麼缺失的部分嗎?你認為?有沒有什麼?
我跟西蒙·西尼克(Simon Sinek)提過這個,他說,我們來試試看。他跟我談到早上把垃圾桶拿出去的事,就是給垃圾工人拿垃圾桶。這個情境是合理的。因為y是如果我不把垃圾桶拿出去,我就會被罰款,而我的垃圾桶不會溢出。這是一個相當強的動機。強化,沒有強化。早上7點起床去拿垃圾桶,這並不愉快。起床的成本也很高。但y仍然存在。所以是y加上。你可以說y加上從追求這件事中獲得的心理強化。因此,DJing對我來說真的很有趣。我可以說這會被無所作為的成本分隔開。無所作為的成本將會加上去,但它總是與你對y的感知、你對成本的感知以及你對無所作為成本的感知有關。
而所有這些都將關乎於,我能否利用我的注意力,利用哺乳動物大腦的注意力?我能否以某種方式利用對自我的權威,迫使自己起床,迫使這些習慣開始發展?然後部落,我的朋友們是否參與其中?我是否對某事做了公開的承諾?接著是情感,我認為這會是y。那是情感的驅動力。那個動物能夠理解你視覺化更好的自己,比如說擁有六塊腹肌,或其他的任何事情,但這是印在願景板上的。這就是為什麼我認為願景板如此重要,不是因為我們正在從宇宙中顯現某種東西,也許是的。但我們確實在展示一些狗能夠理解的東西。這是影像,而狗能夠理解影像。所以我們會在非常規律的基礎上自我暴露於這些願景板上。如果你遵循洗腦公式,即注意力、情感、激發和重複,它拼寫出“恐懼”。這是洗腦自己形成這些新習慣和目標的最佳方式。所以,我如何能讓自己專注?我如何能夠建立情感,即y?這是反復出現的情感,而不僅僅是在最開始時的情感。我如何能繼續做到情感化?也許我可以讓無所作為的成本變得情感化。也許我可以買一個讓我看起來胖的應用程式,或者其他類似的東西。然後激發,假如我正在醒來形成習慣,正如你剛才提到的,假如我每天都在同一棟我曾經胖過的房子裡醒來——假設我想減肥,或其他的——每天都在同一棟我曾經以某種方式生活的房子裡。我看到同樣的走廊、同樣的地毯、同樣的沙發。一切看起來都是一樣的。我的大腦會說,哦,我在這裡。我會遵循那個劇本,因為我們的大腦為了節省時間而寫劇本。所以,激發意味著我會如此頻繁地擾動我的環境,以至於我的大腦沒有機會默認到較舊的劇本。因此,我有客戶會重新粉刷他們的房子。他們重新安排家具。他們大幅改變衣櫃。
他們得到了一個全新的髮型,因此在鏡子裡不再看到同一個人。 他們會盡一切可能打亂這種節奏。 如果我們試圖對某個在情報審訊中的拘留者進行洗腦,我們會做的正是這些。 所以我在瘋狂地打亂環境。 那我們會怎麼對待一隻狗呢? 我們是否會讓它繼續做所有它一直做的事? 我們會改變那個環境嗎? 我們會改變行為,改變牽繩,改變項圈嗎? 所以一切都不會完全一樣。 然後是重複。 重複,就是重複同樣的事情——一遍又一遍。 所以,即使只是來到願景板,我的最後一個客戶,我讓他去Best Buy買了一台70英寸的電視,然後買一個便宜的平板電腦,那些300美元、200美元的平板,直接用膠帶把它固定在電視的背面,然後把他的願景點、願景板放在上面。 那就像900張不斷播放的照片,但它在他的辦公室裡24小時運行。 即使他不在那裡,早上走進來,依然是不斷重複。 因為他晚上必須關掉它,這意味著他有另一個紀律點。 我必須開啟那台電視,啟動那個小型的PowerPoint。 但這是不斷的,並且只是持續暴露。 所以我能產生焦點嗎? 這對目標的集中非常多。 然後是情感。 你能看到所有這些。 擾動,打亂我的生活模式,而重複,就是一遍又一遍。 我該如何重新將你暴露於相同的刺激下? 我重新將自己暴露於相同的刺激中。 (輕快的音樂)
Discipline isn’t something you either have or don’t—it’s something you build. Chase Hughes, a leading expert in human behaviour breaks down how small changes in your habits and mindset can transform your ability to stay disciplined. Learn how to leverage focus, emotion, and repetition to create powerful, lasting habits.
Listen to the full episode here –
Spotify- https://g2ul0.app.link//qeaGbuGkwRb
Apple – https://g2ul0.app.link//cFLUNTJkwRb
Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos
Chase: https://chasehughes.com/
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices