Fat Burning Expert: The Real Reason You Can’t Lose Weight! PCOS, Menopause & Stubborn Belly Fat

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:05 I asked my audience for 15 most popular unanswered questions about how to lose fat or to gain muscle
0:00:11 mass. The first one, how do I lose weight fast? But you just answered that. Yeah. The second one
0:00:15 is creatine. It’s a miracle thing that everybody should be taking. There’s almost nothing creatine
0:00:21 can’t do. Wow. Some statement. Next, is there any harm in eating too much protein? It’s rare.
0:00:26 And in fact, almost everybody who has some degree of an issue with their body fat levels
0:00:30 under-consumed protein. My next question is about PCOS. What would you say to a woman struggling
0:00:36 with PCOS in terms of dietary prescription? That’s a damn good question, man. Can I go
0:00:41 into detail with this? Because a lot of people are very misinformed about this stuff. The floor is
0:00:46 yours. Okay. So Alan Arrigan has been using science to help elite athletes unlock peak performance for
0:00:51 over 30 years. And now he’s breaking down the nutrition and training strategies that actually
0:00:56 deliver results. It’s important to take an evidence-based approach to diet, nutrition,
0:01:00 training, supplementation, because if you don’t, then you end up wasting a lot of time.
0:01:04 So let’s start with protein. So how much protein should I be eating to gain muscle?
0:01:08 What is your goal body weight? It’s around 90. Take 90 and multiply that by
0:01:14 there’s your protein target. What about calorie restriction? I’ve heard you say that 10 or 20%
0:01:17 of your calories can come from pretty much anything you want. Literally anything.
0:01:20 So I could eat McDonald’s or something and I could still lose weight theoretically.
0:01:26 That’s true. And this is reflected in research along with diet breaks. That’s one of the tactics
0:01:29 that you can use for a long-term adherence to a plant. And I’ll explain how.
0:01:34 I also want to talk about the ketogenic diet, menopause, fasting, sugars, and this.
0:01:37 That always gets me, man. That picture always gets me.
0:01:38 Why?
0:01:43 I used to drink heavily. I was overworked and trying to be the best father and the best husband.
0:01:49 And it got real bad. I just needed to stop. And I did.
0:01:50 How?
0:01:51 I just…
0:01:52 Wow. Really?
0:01:53 Yes.
0:01:57 Quick one before we get back to this episode. Just give me 30 seconds of your time.
0:02:02 Two things I wanted to say. The first thing is a huge thank you for listening and tuning
0:02:06 into the show week after week. It means the world to all of us. And this really is a dream
0:02:10 that we absolutely never had and couldn’t have imagined getting to this place.
0:02:13 But secondly, it’s a dream where we feel like we’re only just getting started.
0:02:19 And if you enjoy what we do here, please join the 24% of people that listen to this podcast
0:02:24 regularly and follow us on this app. Here’s a promise I’m going to make to you. I’m going
0:02:29 to do everything in my power to make this show as good as I can now and into the future. We’re
0:02:32 going to deliver the guests that you want me to speak to. And we’re going to continue to
0:02:37 keep doing all of the things you love about this show. Thank you. Thank you so much. Back to
0:02:48 the episode. Alan, why should I listen to you? What have you done in your career over the
0:02:54 last 30 years that has given you the knowledge, the information, the wisdom that you have on
0:02:57 nutrition, dieting, fitness, et cetera? Who is Alan?
0:03:05 I have over 30 years of experience in the field. The first 10 years consisted of personal
0:03:11 training. The second decade of my career was nutritional counseling, just counseling people
0:03:18 on how to eat, what to eat. And then the third decade of my career, which is actually right
0:03:25 now 13 years now, is the research and education side. My colleagues and I, we in quotes, do the
0:03:32 science. We published the science. I’ve been a part of 30, 30 publications, 30 studies.
0:03:40 Yeah. Yeah. A combination of narrative reviews, systematic reviews, and meta-analyses and randomized
0:03:45 controlled trials. And how many people have you worked with directly over the last 30 years
0:03:50 in terms of in your, your nutritional counseling role, but also as a, as a trainer?
0:04:00 Individually, it’s, it’s triple digits. Groups, potentially quadruple. Yeah.
0:04:05 And some of those people that you’ve worked with over the years are fairly high profile.
0:04:14 Yeah. Yeah. Probably my most interesting story is getting an email from Steve Austin and, and
0:04:20 the wrestling fans know him as stone cold, Steve Austin. In so many words, he said, Hey, Alan, I’ve
0:04:28 been, I’ve been doing my research and you’re, you’re the guy. So I want to work with you. Um,
0:04:34 I know that you mentioned that you’re not working with clients, but could you please make an exception
0:04:35 for me? Here’s my number.
0:04:38 What did you do with him with stone cold?
0:04:47 I helped him get his nutrition right for his, uh, in quotes, uh, come back to television. It was
0:04:50 mainly focused on primarily fat loss.
0:04:54 And you worked with Derek Fisher as well. He’s the five-time NBA champion.
0:04:55 Yes.
0:04:57 Long-time LA Lakers player.
0:04:57 Yeah.
0:05:02 And Pete Sampras, the former world number one tennis player and grand slam champion.
0:05:03 Yeah. Pete Sampras. That’s right.
0:05:09 When people come to you and when they message you and DM you, there’s probably similar themes,
0:05:13 similar themes as to like what they’re trying to accomplish and what their goal is.
0:05:18 If you just from the top of your head had to state the most popular themes that people are
0:05:21 trying to accomplish, what are they?
0:05:24 How to improve body composition.
0:05:25 What does that mean?
0:05:30 How to lose fat and or gain muscle.
0:05:36 One of the things that I’m particularly intrigued by, which kind of dovetails into both of those
0:05:41 subjects of fat and muscle gain is the subject of protein.
0:05:45 And, um, because there’s been so much said about protein, you know, when I was growing up,
0:05:47 they said, you have to have protein right after you eat your meal.
0:05:49 You have to have this much protein.
0:05:50 You have to have it before you eat your meal.
0:05:52 It doesn’t matter when you have it.
0:05:55 So I want to do a bit of myth busting on the subject of protein.
0:06:00 What are, what are the biggest myths that people currently believe about protein consumption?
0:06:07 The biggest myth is that they have the hierarchy of importance all screwed up.
0:06:12 Like everybody’s worried about how much protein per meal you need to have for this or that goal.
0:06:19 When do you need to time protein relative to the training bout or waking or sleeping or all that stuff?
0:06:25 The main thing they need to be focused on is how much protein do they need to eat by the end of the day?
0:06:30 Because when you hit that goal, you’ve basically won the whole game.
0:06:35 The relative placement, the distribution and the doses of the protein, the timing of it.
0:06:39 Oh man, it rarely matters.
0:06:48 It rarely matters beyond getting that protein in, in a way that’s comfortable and convenient for you.
0:06:52 And in such a way that you can stick to in the longterm.
0:06:54 Some people are more like grazers.
0:06:56 Some people are more like gorgers.
0:07:00 They’re both fine as long as you hit the total by the end of the day.
0:07:05 So the hierarchy is of utmost importance, get your total daily protein.
0:07:13 And then of secondary importance would be what is the distribution of the constituent doses of that protein total through the day?
0:07:21 And then a third importance down here is like when specifically are you supposed to time that protein around the training bout?
0:07:26 So yeah, the way that I put it is like this.
0:07:30 The daily total for protein, that is the cake.
0:07:36 The distribution of the doses through the day, that’s the icing on the cake.
0:07:38 And it’s a very thin layer of icing.
0:07:39 And how do we know that?
0:07:46 How do we know that it doesn’t really matter what time you have the protein and that the most important thing is just making sure you get the protein?
0:07:47 That’s a great question.
0:07:57 The reason that we know that distribution doesn’t matter as much as the total is through a couple lines of evidence that I can think of.
0:08:03 So there’s Yasuda who compared a three-meal model with a two-meal model.
0:08:09 And the three-meal model had superior effects for muscle gain.
0:08:16 But there is a study that was just published, gosh, within the last month.
0:08:24 It was better from a methodology standpoint because they fed the subjects an abundance of protein.
0:08:34 So Yasuda and colleagues who tested the two versus three, he totaled everybody out at 1.3 grams per kilogram of body weight per day.
0:08:35 That’s a total daily protein dose.
0:08:41 And so we know now that that’s a suboptimal total if you want to push muscle growth.
0:08:52 So for pushing muscle growth, we know you should be at 1.6 grams per kilogram of body weight, which translates to 0.7 grams per pound of body weight.
0:09:01 That’s where you really want to be if you want to maximize muscular adaptations to resistance training like muscle size and strength gains.
0:09:13 So this latest study, they compared three protein feedings versus five protein feedings.
0:09:19 And the totals of protein intake in the day in both groups were around a gram per pound.
0:09:23 So right around 2.2-ish grams per kilogram of body weight.
0:09:31 So we have the optimized daily total, and we’re testing three versus five protein feedings.
0:09:33 We’re doing progressive resistance training.
0:09:34 And this is the key.
0:09:38 This happened in resistance-trained subjects.
0:09:49 There were no significant differences in muscle size and strength gain between the three protein feedings a day versus five protein feedings a day.
0:09:54 And this is the best design study to date on the topic.
0:10:00 Because when I grew up and read stuff about gaining muscle, it said you had to have like five or six meals a day.
0:10:03 It said that’s what bodybuilders do.
0:10:12 Whenever we talk about any kind of physical goal, any sort of fitness goal, we have to address two main things.
0:10:18 So who’s the population and what goal are we talking about?
0:10:21 And maybe a third thing we need to address is what is at stake?
0:10:24 So what level are we talking about?
0:10:27 So population, goal, what level?
0:10:28 What’s at stake?
0:10:42 So with bodybuilders at elite levels, it is – most of them consume five, six meals a day.
0:10:45 Some of them do like even seven or eight in the off-season.
0:10:50 And these are individuals who are enhanced.
0:10:58 And so their ceiling for muscle growth and their rates of muscle growth are significantly higher than people who are, in quotes, natural.
0:11:07 And the amount of food that these individuals can process and use productively is significantly more.
0:11:24 And so with that population, I can see it being pretty standard for them to be consuming at least five, six meals a day since they tend to have – since they tend to be eating double the amount of the average person.
0:11:34 And so – but the interesting thing that happens is that the guidelines from this very sort of fringe elite population, that’s what trickles down into the general public.
0:11:40 And then they’re stuck thinking, okay, maybe I need to eat every 2.5 hours or some such.
0:11:59 But, yeah, with the general population and even recreational athletes and people who are hobbyists and stuff, you really – the impact of actual protein distribution is inconsequential compared to the total.
0:12:03 So how much protein should I be eating a day?
0:12:08 Because I think you disagree with the recommended daily sort of allowance that they suggest we eat.
0:12:11 As a – I think I’m 90 kilograms.
0:12:12 Mm-hmm.
0:12:16 How much protein should I be eating to gain muscle, lean muscle mass?
0:12:17 Okay.
0:12:24 So we’re going to apply you to the population and the goal and the stakes questions.
0:12:29 So what would you say your training status is?
0:12:30 You’re obviously not a beginner.
0:12:36 So you’re somewhere between intermediate and advanced.
0:12:36 Mm-hmm.
0:12:37 Right?
0:12:38 Yeah.
0:12:41 So what is your goal?
0:12:43 Just to lose fat and gain muscle.
0:12:44 Okay.
0:12:45 Familiar story, I’m sure.
0:12:46 Okay.
0:12:55 The way that I do it is I go 1.6 to 2.2 grams per kilogram of target body weight or goal body weight.
0:12:59 So that’s the range that you would be looking at.
0:13:06 Now, with you in particular, I would go more towards the upper end.
0:13:19 Because you mentioned that part of your goal is to decrease body fat to a minor degree, but you’re still – you’re pushing the envelope because you’re already lean.
0:13:29 So there’s an interesting thing about high-balling protein that facilitates that reduction in body fat.
0:13:29 Really?
0:13:33 So if I have a lot of protein, it helps to reduce body fat?
0:13:34 Yeah.
0:13:35 Yeah, it does.
0:13:48 And the way that we know this is because there have been several studies now, four trials, one case study by Joey Antonio and colleagues.
0:14:00 And they examined the effect of very high protein intakes, anywhere from about 3.3 all the way to 4.4 grams per kilogram of body weight.
0:14:05 Roughly, gosh, you know, a gram and a half to 2 grams per pound.
0:14:07 Is that because you’re eating less carbohydrates?
0:14:11 You’re sort of substituting it for something else, essentially, in terms of you feeling hungry.
0:14:18 So if I’m having 3.3 grams of protein, I’m probably not going to be having something else, which is more fatty.
0:14:29 So this particular line of research was done on people who were resistance training, and it was done in free-living conditions.
0:14:50 And they just gave them the assignment to essentially increase their protein intake by 50% and literally add 80 to 100 grams of protein on top of their existing habitual dietary intakes.
0:14:52 So what would you say to me, then?
0:14:57 You’d say push even higher in terms of grams per kilogram of body weight.
0:14:59 What is your goal body weight?
0:15:01 I don’t actually have a goal body weight, to be honest.
0:15:04 I just have more of a goal in terms of, like, strength.
0:15:05 How about this?
0:15:10 Were you ever in the shape that you are wanting to be in?
0:15:13 And what was your body weight at that time?
0:15:14 I was around 90.
0:15:17 I think I was just a little bit below 90 kilograms.
0:15:18 So I think I was about 88.
0:15:19 Okay.
0:15:20 So, you know what?
0:15:21 Let’s take 90.
0:15:22 Yeah.
0:15:24 And multiply that by 2.2.
0:15:26 90 times 2.2.
0:15:28 There’s your protein target.
0:15:31 198 grams of protein a day.
0:15:34 So if a protein shake gives me 20 grams of protein,
0:15:38 I need to have basically 10 gram, 10 protein shakes a day.
0:15:40 That seems like a lot of protein.
0:15:41 That is a lot of protein.
0:15:45 I would give a little caveat here.
0:15:55 You can probably achieve your goal with 1.6 grams per kilogram of body weight.
0:15:57 So that would be the lower end.
0:16:01 So multiply 90 by 1.6.
0:16:03 And that’s where you can start.
0:16:10 So if that 198 number seems kind of far-fetched or even a little bit like,
0:16:12 hmm, how would I even achieve that?
0:16:14 Then start off at the lower end.
0:16:16 Do women have a different prescription in this regard?
0:16:18 Is there a different approach if you’re a woman?
0:16:27 Yeah, if you’re a woman, you would almost always start at the low end because women have a higher proportion of body fat.
0:16:29 And by default, they have a lower proportion of lean mass.
0:16:39 So with women, it would almost always be, all right, let’s start at 1.6 grams per kilogram of target body weight and see how you do with that.
0:16:42 And we can always ratchet it up if needed.
0:16:44 Is there any such harm in eating too much protein?
0:16:46 It’s rare.
0:16:47 It’s rare.
0:16:51 You would have to have a pre-existing chronic kidney disease.
0:16:56 And then it’s generally not a good thing to be highballing the protein.
0:17:08 But even people with chronic kidney disease have to realize the tradeoff that they’re incurring with a low-protein diet and older age sarcopenia and stuff.
0:17:09 How are they going to mitigate that?
0:17:21 But for the general healthy population, there have been many studies that have rolled out looking at effects on kidney function, liver function, bone health.
0:17:31 And there is virtually zero threat to those organ systems that you would think might be threatened by a high-protein intake.
0:17:38 So the human organism, perfectly well-equipped to metabolize and handle high-protein amounts.
0:17:46 And not all protein is equal, I guess, because you’ve got these animal proteins and then plant proteins that come from things like eggs and so on.
0:17:48 What is the best type of protein, do you think?
0:17:50 Is there such a thing?
0:17:56 I think that the best thing you can do is get a mix of different types of protein.
0:18:05 It is true that gram for gram, generally speaking, animal proteins are more, in quotes, anabolic than plant proteins.
0:18:13 Meaning that they stimulate a greater growth response at the muscle level.
0:18:19 So they stimulate muscle protein synthesis more potently than plant proteins.
0:18:29 And there’s maybe one exception to that that we know of, which is mycoprotein, which is a fungus-based protein.
0:18:34 That actually outperformed milk protein for stimulating muscle protein synthesis.
0:18:37 So there’s interesting exceptions like that.
0:18:43 But generally speaking, animal proteins are better for muscle protein synthesis than plant proteins.
0:18:49 Now, with that said, Stephen, once you consume a certain amount of total daily protein,
0:18:59 then it doesn’t appear to matter how much of your protein is animal-based versus how much your protein is plant-based
0:19:03 if we’re looking at things like muscle size and strength gain.
0:19:14 Because this has been actually compared in controlled interventions where vegan group has been compared with an omnivore group.
0:19:22 And total daily protein was optimized at 1.6 grams per kilogram of body weight per day or 0.7 grams per pound in both groups.
0:19:29 Progressive resistance training for 12 weeks, no significant differences between groups in muscle size and strength gain,
0:19:34 whether it was an omnivorous protein intake or whether it was a plant-based protein intake.
0:19:36 And we have two studies showing that now.
0:19:42 You must have so many moments where you’re working with someone through your career who’s got a goal
0:19:44 and he feels like they just can’t accomplish it,
0:19:52 where you find yourself saying the same thing over and over again to people about how to lose fat or to gain muscle mass.
0:19:56 Is that same thing just to have more protein?
0:20:01 It’s a common thing with the general population, with the lay public.
0:20:06 My protein target is at least 160 grams a day.
0:20:15 So I just make sure that I have four meals with at least 40 grams of protein per day.
0:20:17 And it’s so easy to do.
0:20:24 It’s incredibly easy to do because two of my meals per day are just real whole foods.
0:20:28 And then two of my meals per day, two to three, are protein smoothies.
0:20:34 And so it is just so incredibly easy for me to get my protein intake through.
0:20:38 Like two scoops of protein, bam, that’s almost 50 grams of protein right there.
0:20:40 So you have two of those a day.
0:20:42 I’ve got more than half my protein covered.
0:20:51 But if I have all of my protein in one meal, is that going to impact my ability to gain muscle or lose fat if I have it all in one meal,
0:20:54 if I just have like one massive protein shake, if I put like five scoops?
0:21:01 Now, if you were telling me, hey, Alan, I want to place really good in the nationals this year,
0:21:10 the NPC nationals, classic physique or, you know, classic bodybuilding, or just any one of the physique divisions,
0:21:18 I would say, you know, you are not going to want to try to get all your protein in a single meal.
0:21:26 Because what we want to do is we want to maximize the number of microanabolic events in the course of the day.
0:21:33 We want to maximize the amount of times you maximally stimulate muscle protein synthesis in the course of the day.
0:21:41 And just from a pragmatic standpoint, you could probably do that at least three or four times.
0:21:47 And if you’re able to do that three or four times in the day versus once with that one big banger of a meal,
0:21:53 then you might actually over time gain more muscle than you would have.
0:21:59 And this could make the difference between placings at the end of the end of the prep period.
0:22:06 So, but as somebody in the general population, theoretically, you could.
0:22:10 I am going to challenge you to do something here.
0:22:15 I asked my audience about weight loss and asked them for their 15 most popular questions
0:22:19 that are currently unanswered for them about weight loss.
0:22:24 The first one was, how do I lose weight fast?
0:22:25 Ha!
0:22:35 So, essentially, you can engage what could be classified as a protein-sparing modified fast.
0:22:36 You’re basically crash dieting.
0:22:40 I don’t love doing that, though, honestly.
0:22:42 Listen, I’ve got a wedding.
0:22:43 I need to lose weight fast.
0:22:45 How do I lose weight fast?
0:22:46 Losing weight fast.
0:22:50 So, you would basically do an aggressive caloric deficit.
0:22:57 So, anywhere, I would say, 20% below your maintenance needs.
0:23:00 20% to possibly 40%, depending on the individual.
0:23:02 50% below your maintenance needs.
0:23:06 And then, keep the protein high.
0:23:13 And this is going to default you to relatively low carbohydrate, relatively low fat.
0:23:16 And just train regularly.
0:23:17 Don’t hurt yourself.
0:23:20 Protein high, you said?
0:23:20 Yeah.
0:23:21 Protein high.
0:23:29 And calories-wise, so, for example, if you maintain that, we’ll just take a round number, 2,000 calories.
0:23:37 So, you would just lop off about a third of that and then just go.
0:23:45 And see if you can maintain your fat loss while maintaining strength levels relatively.
0:23:52 It’s almost inevitable to crash diet and lose some strength in the process.
0:23:57 But, I mean, we’re talking about something that’s not an optimal process.
0:24:00 But, yeah, that’s the game.
0:24:04 Basically, aggressive caloric deficit, key protein very high.
0:24:06 And then you just go.
0:24:11 And the deficit could be anywhere from 500 to 1,000-ish calories below what you normally take in.
0:24:18 The second one is, why do I regain weight after stopping a Zempeg, Wagovi, et cetera?
0:24:20 All right.
0:24:28 So, those GLP-1 RAs, GLP-1 receptor agonist drugs like Wagovi,
0:24:41 they have at least three different mechanisms that all converge towards almost nullifying your hunger and your appetite.
0:24:47 And so, when you cut out the drug, then your normal appetite comes back.
0:24:59 And an unfortunate reality for a lot of GLP-1 users when they get off the drug is they just don’t have the habits
0:25:03 and they don’t have the skills necessarily to maintain their weight loss.
0:25:05 And, of course, once again, they’re fighting their appetite.
0:25:14 So, I would say perhaps try a weaning-off process instead of just a jumping-off process.
0:25:20 A weaning-off process where you are reinforcing countermeasures to overeating,
0:25:26 where you are reinforcing good training habits and good dietary habits,
0:25:35 and where you’re also progressively learning how to live with and deal with sensations of hunger between meals
0:25:38 and just train those habits in.
0:25:41 And it can be done.
0:25:48 I’m not one of the people in the camp who says it’s impossible to get off of a weight loss drug successfully.
0:25:53 So, number three again is, is my metabolism damaged after dieting?
0:25:56 And they’re asking a question here about something called adaptive thermogenesis.
0:25:57 Yeah.
0:25:57 Okay.
0:25:59 So, this is not really a short shot here.
0:26:00 Okay.
0:26:06 So, the process of metabolic adaptation is kind of complex.
0:26:10 And it happens in both directions, whether you try to gain weight or whether you try to lose weight.
0:26:16 So, earlier we talked about an increase in non-exercise activity thermogenesis or NEAT.
0:26:20 An increase in NEAT in response to an increase in calories.
0:26:23 So, that occurs.
0:26:31 And across studies, I gave an example that showed a 336-calorie increase in NEAT
0:26:35 when 1,000 calories were stacked on top of people’s maintenance.
0:26:40 But there are other studies where the caloric increase was not quite that aggressive.
0:26:49 So, on average, increases in NEAT or non-exercise activity thermogenesis are about 200 to 300 calories.
0:26:56 So, you increase your energy expenditure about 200 to 300 calories if you’re overeating.
0:26:57 Yeah.
0:27:01 So, your body will start to twitch more and move more, burning more non-active calories.
0:27:02 That’s correct.
0:27:03 When you’re overeating, yeah?
0:27:04 Yeah.
0:27:05 So, that’s an adaptation.
0:27:10 That’s the adaptation in the caloric surplus side.
0:27:16 So, in the caloric deficit side, it’s just the opposite thing, just the mirror of it.
0:27:23 So, people decrease their non-exercise activity thermogenesis or their NEAT.
0:27:29 They decrease it, on average, like 200 to 300-ish hundred calories as a result of dieting.
0:27:35 So, this is part of a metabolic adaptation that occurs with dieting.
0:27:39 Is this why people don’t think the calories-in, calories-out system is working for them sometimes?
0:27:43 Because they don’t realize that if they’re in a calorie deficit sometimes,
0:27:50 they are subconsciously moving around less, which means that they’re burning less calories.
0:27:52 So, actually, they’re not in a calorie deficit.
0:27:54 Yes, that’s correct.
0:28:04 So, with the dieting side of things, which is much more of a public health issue, weight loss is much more of a necessity than the weight gain.
0:28:08 It’s tougher for most people.
0:28:14 Because in addition to the decrease in non-exercise activity that’ll cost people 200 to 300-ish calories,
0:28:19 that they’re no longer burning at the end of the dieting cycle,
0:28:24 then you’ve got what’s called adaptive thermoreduction.
0:28:27 Okay, so, you mentioned adaptive thermogenesis.
0:28:35 Technically, that is the, there’s non-shivering adaptive thermogenesis and there’s shivering adaptive thermogenesis,
0:28:41 but that all has to do with increases in energy expenditure in response to cold environments.
0:28:44 So, that’s, technically, that’s what adaptive thermogenesis is.
0:28:46 It’s the increase in energy expenditure.
0:28:51 When people diet, there’s something called adaptive thermoreduction.
0:28:58 And that is the, part of it is a decrease in non-exercise activity thermogenesis.
0:29:02 You’re basically saying that the body changes when we’re in a calorie deficit.
0:29:04 It stops doing as much.
0:29:06 Yes, that’s the activity part.
0:29:07 Yeah.
0:29:09 But then there’s also the metabolic part.
0:29:13 So, we’ve got a decrease in non-exercise activity.
0:29:13 Yeah.
0:29:21 Then we have adaptive thermoreduction, which has to do with a metabolic component
0:29:23 that has to do with the sympathetic nervous system.
0:29:26 And also, potentially thyroid output as well.
0:29:30 So, there’s this metabolic change that goes on.
0:29:34 There’s behavioral or activity change that goes on.
0:29:38 So, when people say, I’ve got a slow metabolism, they might be telling the truth.
0:29:49 When people say, I have a slow metabolism, what’s usually happening is they have a pretty massive drop in NEAT or non-exercise activity to the order of 200 to 300 calories.
0:29:55 Now, adaptive thermoreduction is another 50 to 100 calories.
0:29:56 Okay.
0:30:07 So, we’re looking at in the neighborhood of like possibly 300, 400 calories that they’re no longer burning as a result of the dieting process.
0:30:22 Now, if you take somebody with clinically diagnosed hypothyroidism, then their resting metabolic rate could be 7 to 10% lower than somebody without a thyroid issue.
0:30:26 So, you add another 100 to 200 calories less burned over here.
0:30:37 Then you have the potential for 500 to 600 calories of energy expenditure that this person is challenged with at the end of their dieting cycle.
0:30:48 So, I guess it is kind of true in a way that people understand that if you overeat, your metabolism, as far as they understand what their metabolism is, is increasing.
0:30:52 And if you underate, then your metabolism is slowing down.
0:31:00 Yes, but I have to emphasize the major component that slows down is your non-exercise activity.
0:31:01 You’re not moving around as much.
0:31:02 Yes.
0:31:09 The other components, like adaptive thermoreduction and potential thyroid issues, that is the minor component.
0:31:16 The major component is a drop in fidgeting, a slowing of the rate that you walk around, an increase in the amount you sit around.
0:31:17 And you can control that?
0:31:18 Yes.
0:31:23 It’s hard to put a finger on it, but as long as you know that stuff goes down.
0:31:26 I’ll give you an example of physique competitors.
0:31:41 They are, as their cutting phase progresses, they’re literally lying around in between their cardio sessions and their resistance training sessions and their Tupperware meal sessions.
0:31:49 They’re no longer tapping their fingers and bobbing their heads, and they no longer have a pep in their step.
0:31:53 They’re no longer doing non-exercise activities, basically.
0:31:55 Question four.
0:31:59 What diet actually works best for long-term weight loss?
0:32:01 Keto, low-fat, Mediterranean, intermittent fasting.
0:32:04 And you’ve got to give me an answer here.
0:32:09 I’ll say it in one sentence.
0:32:29 The diet with enough protein, enough total calories, that is comprised predominantly of healthy food choices, that fits the individual’s personal preferences and tolerances.
0:32:32 How do I lose belly fat specifically?
0:32:35 Can you target the belly?
0:32:41 Targeting belly fat specifically is a matter of targeting total body fat.
0:32:48 You can’t necessarily spot reduce the belly fat.
0:33:01 Now, if we’re going to go a layer deeper, it is possible for certain diets to be more conducive to preventing visceral fat gain or maybe even accelerating visceral fat loss.
0:33:07 Visceral fat is the fat within the abdominal cavity around the organs.
0:33:14 And so, it is possible for certain diets to be more conducive to reductions in visceral fat.
0:33:20 And that would be diets that have a lower proportion of saturated fat.
0:33:24 What’s an example of a saturated fat food?
0:33:27 Fatty land animal meats.
0:33:35 So, land animal fats are going to be your saturated fats that are more conducive to visceral fat gain.
0:33:40 So, if you were to switch out, let’s say, fatty cuts of meat, just trim that fat out.
0:33:44 And if you replaced it with something like avocado nuts, olive oil, seeds.
0:33:48 On menopause, why is fat loss harder and what actually works?
0:33:49 Okay.
0:33:57 During the menopausal transition, which begins at a woman’s mid-40s on average and then ends in the mid-50s,
0:34:05 there are changes physiologically and hormonally that can challenge a fitness program.
0:34:10 So, it can challenge their ability to execute the fitness program and adhere to it.
0:34:21 And so, things like hot flashes and joint pain, changes in sexual function, and poor sleep,
0:34:31 all of those things can converge to lead to a decreased ability to stick to a program
0:34:35 and do the necessary physical activity and dietary adherence
0:34:42 to reach the sort of the standard rate of progress for body composition change.
0:34:47 And so, the solution to that would be simply, you don’t have to rearrange a whole program
0:34:49 because somebody’s going through menopause.
0:34:53 You don’t have to cut out nutrients and do any special things.
0:34:59 What has been effective is just lowering the expectation of progress.
0:35:04 So, whereas I would typically have somebody gun for a pound a week of fat loss,
0:35:11 somebody in the menopausal transition, they have more challenges to that going on simultaneously.
0:35:13 So, we would go for about half of that.
0:35:15 Protein?
0:35:18 What do they do in terms of protein?
0:35:19 Just keep the protein high?
0:35:20 Same range.
0:35:21 Yeah.
0:35:26 So, with protein, I got to say, there’s sort of a two-tiered recommendation.
0:35:36 So, the general public with average goals will do just fine on 1.2 to 1.6 grams per kilogram of body weight.
0:35:39 That’s kind of like the general population average goal, folks.
0:35:48 Somebody like yourself, somebody like me, and folks who are oriented towards maybe pushing the envelope
0:35:56 a little bit more than the average, 1.6 to 2.2 grams per kilogram of body weight.
0:36:01 And, you know, there’s a little margin over here for people on the fringe physique competitors
0:36:08 who I would have no problem seeing them go higher than that 2.2 grams per kilogram cutoff.
0:36:15 Is there anything else that peri or menopausal women need to understand about gaining muscle
0:36:19 and keeping fat off when they’re going through menopause?
0:36:20 Is there anything else that we’ve missed?
0:36:34 You know, I would just emphasize the understanding that midlife presents maybe the highest point of psychological stress in people’s lives.
0:36:41 So, starting from the late 40s, going all the way into people’s 50s and 60s, it’s like that.
0:36:49 Now, the concentrated period in the menopausal transition, mid-40s to mid-50s, is when people are dealing with ailing parents.
0:36:59 The stress of ailing parents, the stress of kids going through high school or college, the stress of hitting a high point in their careers,
0:37:05 the pressures thereof, the time and the energy that is necessary to allocate for all of those things.
0:37:10 All of those things distract from, oh, I’ve got a fitness program here.
0:37:15 Oh, my coach is making me do this and this and this, and now he’s making me diet like this.
0:37:19 That’s the thing that I would emphasize.
0:37:23 There’s nothing special or different that needs to be done.
0:37:27 And, in fact, there’s a lot of mythology that’s circulating the space right now,
0:37:37 coaches and gurus and even some physicians are telling women that they are just doomed to gain a bunch of belly fat
0:37:39 and lose a bunch of muscle during menopause.
0:37:40 It just happens.
0:37:40 You’re doomed.
0:37:41 Well, that’s just not true.
0:37:45 There is a study called the SWAN study.
0:37:48 That’s the longest and largest study of its kind.
0:37:54 And the average amount of fat gained during the entire menopausal transition was 1.6 kilograms,
0:37:57 which is three and a half pounds.
0:38:04 And the average amount of muscle loss total during the menopausal transition was 0.2 kilograms.
0:38:07 That’s about half a pound of muscle loss.
0:38:12 Statistically significant, yes.
0:38:14 Insurmountable, no.
0:38:21 So, and are there going to be outliers who experience double the muscle loss and double the fat gain of that?
0:38:22 Yes.
0:38:25 But none of this is insurmountable.
0:38:28 What do you think about taking, is it HRT?
0:38:29 Does that help?
0:38:32 Yeah.
0:38:34 Well, it helps those who need it.
0:38:38 So HRT should be looked at on an individual basis.
0:38:47 One of the things that really annoys the absolute crap out of me is when I’m seeing the comment sections on social media with people telling everybody that,
0:38:51 hey, you just turned 40, you just turned 40, time to go on HRT.
0:38:54 That is between you and your doctor.
0:38:59 People are trying to universalize major changes like HRT.
0:39:03 Some people definitely benefit from it.
0:39:08 And just the same, there are a lot of people who don’t need it.
0:39:15 The people that benefit from it, do they find it easier to gain muscle mass and to not gain fat?
0:39:16 Is that kind of like what…
0:39:17 That is a common…
0:39:18 Okay.
0:39:19 That is a common result.
0:39:19 Yes.
0:39:22 But my thing with HRT is this.
0:39:29 So there has to be a symptomologic reason to get on it.
0:39:40 So you have to be incurring or experiencing symptoms that are disrupting to your quality of life, regardless of what your blood labs are.
0:39:42 Like for testosterone, for example.
0:39:52 If you are out of range for testosterone, on the lower end, let’s say, but you have no symptoms and you feel fine, you perform great in all aspects,
0:40:03 then it’s really up to you whether it bugs you enough that you’re below range or on the lower end of the range to correct that.
0:40:04 It’s up to you.
0:40:07 And so symptomologically driven.
0:40:13 Now, the other thing to look at with HRT is, and a lot of people, they get a single testing point
0:40:19 and they judge their need to get on a hormonal replacement therapy based on a single test.
0:40:29 What people need to do is see whether there is some sort of trend going on in one direction or another or not.
0:40:37 And if that trend is going in a bad direction over time, and you can do this by just multiple time points over an extended period.
0:40:38 It’s debatable.
0:40:41 Six months, 12 months to see what’s going on.
0:40:44 Try to correct things through lifestyle and diet.
0:40:46 And often they are correctable.
0:40:59 I’ve come across many cases where a guy will be underslept, overworked, eating like crap, gets his testosterone levels tested.
0:41:03 Oh, you’re right at the bottom or you’re even below range.
0:41:04 Oh, time for HRT.
0:41:06 Well, hold on a second.
0:41:08 Let’s get this guy some sleep.
0:41:11 Let’s improve his lifestyle, improve body composition.
0:41:14 And then, bang, testosterone levels double.
0:41:17 This is not an uncommon thing.
0:41:27 And so I’m very much a proponent of, first, are there symptoms driving the justification for HRT?
0:41:34 And then, secondly, are we basing things on a single time point or did we actually see a trend over time?
0:41:36 My next question is about PCOS.
0:41:46 A lot of women are struggling with PCOS, and that’s causing them to have irregular menstrual cycles and fertility issues.
0:41:54 What would you say to a woman who is struggling with PCOS in terms of dietary prescription?
0:42:03 Okay, so PCOS shares a lot of metabolic characteristics with type 2 diabetes.
0:42:08 So there is insulin resistance going on.
0:42:12 There is impaired glycemic control going on.
0:42:22 And so we can pretty much justify being cautious with total amount of carbohydrate intake with PCOS.
0:42:29 With type 2 diabetes, there’s two tiers of importance dietarily.
0:42:34 So of first importance with type 2 diabetes, you have to structure the diet so that it allows body fat loss.
0:42:47 The success of GLP-1 drugs has actually proven that at the heart of type 2 diabetes is overeating, an abundance of body fat.
0:42:59 So the way that type 2 diabetes happens is in genetically predisposed individuals, they gain total body fat, and then they gain visceral fat, an undue amount of visceral fat.
0:43:04 And then this leads to insulin resistance and impairment of glycemic control.
0:43:10 So PCOS is very similar in this regard.
0:43:17 There is no standard or consensus-based PCOS diet protocol.
0:43:28 But because it shares so many similar characteristics with type 2 diabetes, then we can pretty much employ the same principles of how we would intervene with type 2 diabetes,
0:43:33 which would, number one, put a priority on total body fat reduction.
0:43:38 And then tier number two would be, all right, do we need to restrict carbohydrates even further?
0:43:42 And so that would be very similar with PCOS.
0:43:58 And at kind of a population level with type 2 diabetes, roughly 130-ish grams of carbohydrates a day seems to be sort of the sweet spot below which people have an easier time controlling their blood sugar than above that total amount.
0:43:59 But that’s just a statistical average.
0:44:02 We still have to look at things case by case.
0:44:06 My girlfriend, she has PCOS, and she did the ketogenic diet with me.
0:44:07 She’s on it at the moment.
0:44:08 We’ve been doing it for about eight weeks now.
0:44:11 We do it intermittently throughout the years.
0:44:16 And she said her menstrual cycle has perfectly corrected itself.
0:44:19 I think at its maximum it was like 60 days, her menstrual cycle.
0:44:28 And then because she’s restricted her carbohydrates, as you were saying, in this way using keto, it’s like she said it’s perfect.
0:44:29 It’s perfectly predictable now.
0:44:30 That’s awesome.
0:44:42 I say that in part because people, I think people don’t, with PCOS, you have regular menstrual cycles, don’t often consider that carbohydrates, sugar, glucose, whatever, could be the perpetrator.
0:44:43 Yeah.
0:44:44 Yeah, well.
0:44:48 Because it’s framed as a disease, like you were born with it, maybe it’s heritable.
0:44:50 Maybe there’s an element of truth to that.
0:44:56 But it’s crazy that that dietary intervention had such a profound impact on her in particular.
0:44:59 It’s glad to hear that you’ve found something that works.
0:45:13 That’s, you know, that’s anytime you present with some sort of clinical condition, I would first tell you, hey, see an endocrinologist or see a doctor who specializes in that particular issue.
0:45:21 And in terms of menstrual cycles, generally, if you do have an irregular menstrual cycle, is there anything you should be thinking about?
0:45:23 Number one, see a doctor.
0:45:27 Number two, consider whether or not you are overtraining and under eating.
0:45:28 Yeah.
0:45:31 So what happens with female physique competitors?
0:45:41 Menstrual disruption, menstrual cessation a few months into prep, if sometimes even a few weeks in a prep, depending on how aggressive the diet is.
0:45:57 And so menstrual disruption is very common in competitive athletes and in recreational athletes who have to maintain a certain level of leanness while maintaining a high volume of exercise output.
0:46:03 Is that the body from an evolutionary perspective saying, listen, we don’t have the energy to have a baby here, so we’re just going to shut this down?
0:46:04 That is right on.
0:46:13 So you kind of do, you don’t want to be restricting your calorie consumption too much if you have an irregular menstrual cycle and you’re trying to correct that.
0:46:14 Yeah.
0:46:15 No, no.
0:46:25 The so-called female athlete triad begins with overtraining, under eating, potential eating disorder, nurturing going on there.
0:46:31 And then down the line, the menstrual cycle gets disrupted and stops and then hormonal changes happen that are negative.
0:46:36 And then ultimately results in osteopenia, osteoporosis.
0:46:47 And so that chain of events is unfortunately really common with women who don’t pay attention to a healthy menstrual cycle.
0:46:49 People use this term all the time, muscle memory.
0:46:52 I thought it was nonsense.
0:47:09 But I spoke to someone the other day and they said to me, actually, no, your body does have a muscle memory, which means that if I fall off now and I stop going to the gym, my body is going to be able to get back to my current physique faster because I was here once upon a time.
0:47:10 Yes.
0:47:10 Is this true?
0:47:12 That is true.
0:47:21 There’s some debate going on amongst the community, but what goes on physiologically with, like, when you train, you create new myonuclei.
0:47:29 So you increase your so-called myonuclear domains and those stay relatively permanent even during times of detraining.
0:47:41 But there’s still the so-called proprioceptive or motor component to training that sticks with people, sort of the skill aspect of it.
0:47:46 That sticks with people to be able to execute the movements and do the things to cause the adaptations.
0:47:56 So not only do you have that muscle memory from the myonuclear domain standpoint, but you have the motor learning, the neurological component.
0:48:06 And to a degree, you also have the skeletal component to be able to capacitate that rebound in loading and muscle regain.
0:48:10 Is the gut microbiome playing a role in my ability to lose weight?
0:48:14 Not a big one.
0:48:16 Of course, if I…
0:48:17 Why did you make that sound?
0:48:25 Well, there’s some people in the space who put the microbiome as the master regulator, everything.
0:48:34 But it’s definitely a part of the axis of organ systems that manifest whatever, you know, result we’re looking at.
0:48:35 It’s part of it, yes.
0:48:40 But it’s not the main puppeteer of everything.
0:48:42 Everything works in concert.
0:48:44 And I’ll just give you an example there.
0:48:56 So there are certain supplements that are claimed to be able to, in quotes, fix the gut microbiome and cause greater weight loss.
0:49:00 So there have been many studies looking at this sort of phenomenon.
0:49:16 And while there is a statistically significant effect in some cases, the absolute amount that they can help for things like body fat loss or body weight loss is usually not practically significant.
0:49:18 It’s too small to be considered meaningful.
0:49:28 And so I wouldn’t necessarily rely on changes in the gut microbiome for impacting global changes in body fat.
0:49:32 Here I have 20 eggs.
0:49:38 I heard that you eat 20 eggs per week, which is about, you know, four eggs a day potentially.
0:49:40 Why do you eat so many eggs?
0:49:46 Well, number one, I’m one of those weirdos who actually loves eggs.
0:49:48 I love the taste of them.
0:49:50 They’re a great source of protein.
0:49:52 Decent source of fat.
0:49:58 Most of the fat in there is oleic acid, by the way, which is a monounsaturate that predominates olive oil.
0:50:00 It’s a low saturated fat thing.
0:50:03 Of course, the knock on eggs is their cholesterol content.
0:50:15 But interestingly, it’s dietary saturated fat that has the greater magnitude of impact on blood lipids than dietary cholesterol, interestingly enough.
0:50:26 I recognize that the major health agencies would want you to stop your egg consumption to like one a day, possibly two a day if you’re an elderly person.
0:50:36 So I take the health agencies or even the consensus guidelines as a, okay, that’s cool.
0:50:37 That’s a good starting point.
0:50:39 I happen to like eggs.
0:50:40 I’ll eat more than that.
0:50:41 Check my blood.
0:50:42 Check my health.
0:50:43 I’m doing just fine.
0:50:47 So I’m one of those people who can do four eggs a day just fine.
0:50:50 Is this part of your broader testosterone protocol?
0:50:58 I like the fact that eggs are conducive to testosterone production.
0:50:59 So you’re 53 years old, right?
0:51:00 Yes.
0:51:01 Do you test your testosterone levels?
0:51:10 I have not tested my testosterone levels in forever, but I’m not concerned with it.
0:51:14 Because once again, it would be a symptom-driven thing for me to even care.
0:51:23 So if I was experiencing the symptoms of low testosterone, then that would give me a reason to check it out and see what’s going on.
0:51:28 And then I would have to take a step back and look and see what can I modify with lifestyle?
0:51:33 What do I have available to change non-drug-wise?
0:51:34 And you know what?
0:51:41 If I ever need to take exogenous testosterone, if that day ever comes, well, then so be it.
0:51:42 I’m just not there.
0:51:44 What supplements do you take every day?
0:51:47 I take a multivitamin.
0:51:49 I take two multivitamins, actually.
0:52:03 The reason why I take two multivitamins is because really certain key nutrients in there, they have to be in such small amounts per single pill that it’s really just meaningless.
0:52:07 And so I take two multivitamins, one of them with iron, one of them without iron.
0:52:10 And I also take fish oil.
0:52:13 I take magnesium.
0:52:15 And I take vitamin D3.
0:52:17 I take vitamin C.
0:52:23 And by the way, I really should preface this with this is the bro science side of my personal habits.
0:52:32 Because I’m taking my vitamins more on placing your bets basis rather than, hey, man, this is just the bottom line, evidence-based.
0:52:34 I think everybody should do this.
0:52:35 Okay.
0:52:36 So I want to make sure that’s clear.
0:52:38 I also take magnesium.
0:52:40 And I also take collagen.
0:52:43 And I also take creatine.
0:52:48 If I told you you could only take three of those supplements, which three would you pick?
0:52:50 That’s a damn good question, man.
0:52:55 Can I have, I’m going to count my two multis as one.
0:52:57 So your multivitamin, would that be the first one?
0:52:58 Yes.
0:52:59 Okay.
0:53:00 So multivitamin.
0:53:04 And omega-3s, fish oil, vitamin D3.
0:53:06 So you’ve sacked off the creatine.
0:53:10 You’re a genius.
0:53:16 Those would be the top three.
0:53:18 Can I add creatine in there?
0:53:19 Could I squeeze it in there?
0:53:19 No, no, no, no.
0:53:20 Oh, bro.
0:53:21 To pick three.
0:53:24 So you picked the multivitamin, omega-3, vitamin D3.
0:53:27 Well, it might humble me to kick the creatine out.
0:53:27 So, okay, fine.
0:53:28 I’ll leave those three.
0:53:31 You call creatine king creatine.
0:53:31 Yeah.
0:53:32 Why do you call it that?
0:53:43 It’s the only non-pharmacological supplement that really, really has very strong and deep
0:53:49 and broad evidence base for enhancing the effects of resistance training.
0:53:53 So strength gains and size gains.
0:53:54 More strength than size.
0:54:02 The size gains, they come with the initial loading phase where a lot more intramuscular
0:54:09 water happens or intracellular, intramyocellular hydration.
0:54:18 That is the big immediate part of creatine that folks feel when they go on it and when they
0:54:19 go off of it.
0:54:24 So you’ll lose a few pounds of lean mass if you get off of creatine.
0:54:32 I call it can creatine because it has possibly close to a, I want to say it’s reached over
0:54:33 a thousand studies.
0:54:37 And the majority of those studies show positive effects.
0:54:45 Usually with creatine, if you were to compare a group taking creatine versus a group not taking
0:54:52 creatine, so the creatine group will have like a 20% increase in their lifting capacity, whereas
0:54:58 the non-creatine group will have like 12-ish percent increase in their lifting capacity over
0:55:00 a typical study length, 8 to 12 weeks-ish.
0:55:04 And so that is a significant strength gain advantage.
0:55:11 And over the long term, that would definitely augment muscle hypertrophy as well.
0:55:17 And once you’re loaded with creatine, so being loaded with creatine means that you saturate
0:55:19 your muscle creatine stores.
0:55:26 And that requires either a loading phase of 20 to 25 grams per day for 5 to 7 days, or
0:55:33 a maintenance phase that you engage, like 3 to 5 grams a day, you’ll be loaded at about
0:55:34 30 days.
0:55:42 And so during that loading phase, it’s pretty common for people to gain roughly 2% of their
0:55:44 body weight as lean mass.
0:55:48 People seem to talk about creatine like it’s this miracle thing that everybody should be
0:55:48 taking.
0:55:55 That’s one of the few supplements that it seems all the experts I speak to about this stuff
0:55:56 seem to agree upon.
0:56:00 Obviously, vitamin D, omega-3 comes up all the time, and ulti-vitamins.
0:56:05 But creatine seems to, you know, nobody seems to have much of an issue with it or be able to
0:56:08 point to many side effects of taking with it, both for men and women.
0:56:13 Yeah, it’s got the musculoskeletal benefit.
0:56:18 Believe it or not, there’s even benefits for creatine on joint health.
0:56:26 So not only that, not only the athletic performance and muscle hypertrophy side, but there are things
0:56:31 like improved glucose control, improved memory.
0:56:35 So different domains of cognition can be enhanced by creatine.
0:56:42 The level of creatine in the brain can increase with supplementation, and then you create a pro-energy
0:56:48 environment in the brain, and that’s how these positive effects on memory happen with creatine
0:56:52 supplementation, especially in people with cognitive decline.
0:56:56 So there’s almost nothing creatine can’t do.
0:56:57 Wow.
0:57:01 Some statement.
0:57:05 A business is only as good as the people inside it.
0:57:08 So how do you make sure you’re hiring the best?
0:57:11 Our sponsor, LinkedIn, can help you find these applicants quickly.
0:57:13 I believe in taking time to hire slowly.
0:57:18 But I also understand that once you’ve decided to hire, you want to get the ball rolling and get the
0:57:20 best candidates in front of you to start interviewing.
0:57:24 And that’s where paying to promote your role on LinkedIn makes all the difference.
0:57:29 Because you’ll get applicants seven times faster than if you post your job for free.
0:57:34 And even though slower, more considered hiring is important, you never want your hiring platforms
0:57:35 to be what’s holding you back.
0:57:36 LinkedIn keeps pace.
0:57:41 It takes care of the heavy lifting, sending you highly skilled candidates that you wouldn’t
0:57:42 find anywhere else.
0:57:47 So when the time comes to make your next hire, make it count and promote your job on LinkedIn.
0:57:49 Head to linkedin.com slash doac.
0:57:52 That’s linkedin.com slash doac.
0:57:54 And terms and conditions apply.
0:57:55 Diet breaks.
0:57:57 What’s a diet break?
0:58:00 And why does that, why is that a useful tool?
0:58:01 Yes.
0:58:07 So one of the big things that dieters encounter are progress plateaus.
0:58:16 And so we can define a progress plateau as four to possibly eight weeks of no change in body
0:58:19 composition, despite good compliance to the program.
0:58:28 With that definition out of the way, then intervening and overcoming or managing a plateau is really
0:58:35 sort of this individualized process that needs to be looked at case by case where, for example,
0:58:45 if somebody feels like they’re in the midst of a plateau and they have been on program, then there’s really only two reasons the plateau happened.
0:58:49 So reason number one is that their compliance was inconsistent.
0:58:52 So poor compliance is number one.
0:58:57 Or number two, they have reached energy equilibrium.
0:59:01 So they’ve reached a genuine and bona fide new maintenance point.
0:59:08 But there’s something that is overarching with the plateau concept that people need to understand.
0:59:22 So we automatically look at progress plateaus as something negative when people need to reorganize or reframe their perception of what a plateau is.
0:59:26 And the plateau is just the body doing its job.
0:59:33 When we look at the body as an adaptive survival unit, then homeostasis is a big part of that.
0:59:38 So if the body achieves homeostasis, then hallelujah, we’re going to live.
0:59:40 We’re going to survive.
0:59:50 So if, for example, somebody has a lot of weight to lose, let’s say somewhere to the order of over 20 pounds, 20, 40, 60 pounds to lose,
0:59:58 they have to understand that multiple plateaus will be encountered en route to their ultimate goal.
1:00:08 And the way that the body changes is always going to be this surge, slow, stop pattern.
1:00:11 And it just continues this way.
1:00:18 And with every progressive plateau, the surge part gets shorter.
1:00:24 And the slowing part and then the plateau part gets longer.
1:00:27 So you can think of it as staircases and landings.
1:00:32 So with each successive plateau, the staircase gets shorter, the landing gets longer.
1:00:34 But it’s supposed to go like that.
1:00:42 And the plateaus should be getting longer because the ultimate goal, after all, is a plateau of sorts.
1:00:49 And when people come to realize that, then they can look at plateaus as what I call maintenance practice.
1:00:58 So if they have that mental shift from seeing plateaus as this negative thing where I need to go sniff out the next great diet or the next great product,
1:01:03 they can look at it as, all right, so the plateau is a good thing.
1:01:04 The body is doing its job.
1:01:08 Now we have an opportunity to practice maintenance.
1:01:11 And think about it this way too, Stephen.
1:01:14 Anybody can get weight off.
1:01:18 But weight loss maintenance really is the issue.
1:01:24 So the better you get at weight loss maintenance, then the more you can win the game.
1:01:26 How do I get good at weight loss maintenance?
1:01:33 All right, so in order to properly maintain, you have to properly get there.
1:01:42 So properly getting there means that you have to do your best to maintain your lean body mass while you’re losing body fat.
1:01:50 So what happens to a lot of people when they diet is they lose a lot of lean body mass along with-
1:01:51 Lean body mass, you mean muscle?
1:01:51 Yes, muscle mass.
1:01:52 Muscle mass.
1:01:54 Along with their fat mass.
1:02:01 And so muscle tissue is something very important to keep on the body while you’re losing fat.
1:02:07 Because muscle is, we can look at it as our metabolically active.
1:02:09 Every tissue is metabolically active, even body fat.
1:02:18 But muscle tissue specifically is the center of our dietary fuel usage.
1:02:22 It is the metabolic engine of the body, if you will.
1:02:31 And so if you’re losing muscle tissue, you’re really losing metabolic leverage while you’re losing body fat.
1:02:34 So the way that I infer that is that muscle is very greedy.
1:02:37 It takes up a lot of calories.
1:02:47 So if I lose my muscle, when I get, when I drop my weight, it’s almost like the greedy guy who sucks up all my calories is no longer there.
1:02:50 And so I’m quite likely just to rebound quite quickly.
1:02:52 That’s a great analogy.
1:02:53 And it’s accurate too.
1:02:59 And in fact, there is a phenomenon that in the literature, it’s called collateral fattening.
1:03:09 And that happens when the body senses an energy crisis at the end of a diet where you’ve lost a bunch of muscle mass.
1:03:14 The body senses that, oh my gosh, we just lost a bunch of precious tissue.
1:03:16 We have to do whatever we can to get it back.
1:03:29 And so your hunger signals ramp up and your body kind of behaviorally and even metabolically does what is necessary for you to feed that back as soon as possible.
1:03:40 And this does not necessarily happen, certainly not to that kind of magnitude, if you keep your muscle mass while you’re losing body fat.
1:03:49 You don’t experience this collateral fattening type of phenomenon where people just rebound like crazy because their appetite is out of control at the end of the diet.
1:03:57 So the way that you preserve muscle mass during the fat loss process is a couple things.
1:04:03 So you have to make sure that your rate of weight loss isn’t indicative of something that’s too quick.
1:04:12 So about a half a percent to a full percent of your body weight lost per week is as fast as you really want to go.
1:04:15 So roughly a pound a week.
1:04:21 Some people who start off heavier, okay, two pounds a week is fine at the very beginning.
1:04:36 But you generally don’t want to lose more than one percent of your total body weight per week because then that increases the chances that you’re losing an undue amount of muscle mass along with your fat mass.
1:04:45 And so if you can, in essence, control the weight loss rate, then you will keep your lean mass.
1:04:53 Now, the other two things that need to be going on at the same time are you need to be resistance training and you need to be consuming enough protein.
1:04:55 So strength training and protein.
1:04:57 Enough protein.
1:04:58 You got resistance training.
1:05:04 And then you have sort of a top speed limiter on how much weight that you lose per week.
1:05:13 And one percent loss a week is spectacular, actually, for most people.
1:05:16 Even a pound a week, even half a pound a week.
1:05:19 You’re looking at like in two years you lost 50 pounds.
1:05:22 Most people took like two decades to put on that 50 pounds.
1:05:25 So you actually don’t want to lose weight too quickly or else you are susceptible to rebound.
1:05:31 It is going to come off quickly if you have a lot of weight to lose.
1:05:32 It’ll come off quickly at the beginning.
1:05:39 So, for example, somebody who is in a state of obesity, let’s say they weigh 250 pounds.
1:05:42 And let’s say they’re losing two, two and a half pounds a week at the beginning of the program.
1:05:43 That’s fine.
1:05:52 So, on average, you would want to look at roughly a pound a week as a good benchmark.
1:05:59 And I still would not frown upon or scoff at a half a pound a week for certain cases.
1:06:02 And we can talk about some of those stubborn cases.
1:06:08 Like on the topic of plateaus, for example, I had a client.
1:06:11 I’m sure she doesn’t mind being named.
1:06:12 She’s a great person.
1:06:14 Pam Greshok.
1:06:16 She’s a veteran coach in the space.
1:06:18 She’s perimenopausal.
1:06:19 So she’s in her 40s.
1:06:28 And she wanted to lose what we calculated out to be eight pounds of fat.
1:06:34 And she stored the majority of it where she didn’t want it was around the midsection.
1:06:40 And I had it in mind that, okay, this is somebody who’s perimenopausal.
1:06:44 So there’s going to be a lower rate of progress going on.
1:06:47 This is somebody who is highly trained.
1:07:01 So she doesn’t have a lot more muscle to put on that would give her some extra, you know, some extra, in quotes, metabolic leverage for the whole process of improving body composition.
1:07:12 So she’s highly trained, perimenopausal, wants to lose eight pounds of fat, which would represent the final eight pounds, sort of that pushing the envelope.
1:07:20 So knowing those three things, I knew that this is going to be a difficult and slow-going process.
1:07:30 So whereas I would normally have somebody expect roughly or at least gun for a pound a week loss.
1:07:38 For Pam, it was more like, are you going to be okay with one to two pounds per month?
1:07:44 Like, if we can get rid of one to two pounds of body fat per month, I would be happy with it.
1:07:46 And I think you should be happy with it.
1:07:48 And so I convinced her of that.
1:08:00 And with her wanting to lose eight pounds, I think it helps to give people a visual of what a certain amount of weight loss looks like.
1:08:07 So coincidentally, a gallon, a gallon jug, if you fill it with butter, that’s eight pounds.
1:08:12 And so I had her visualize this eight-pound jug.
1:08:17 And I also had her do a butter visualization too.
1:08:21 So a standard stick of butter is four ounces.
1:08:24 So four sticks of butter is one pound.
1:08:30 And in her case, she wanted to lose, well, she wanted to lose eight pounds.
1:08:36 So that’s 32 sticks of butter that would be removed from her body at the end of the dieting cycle.
1:08:37 Is that what this is here?
1:08:38 What is this?
1:08:45 That is 10 pounds of butter.
1:08:47 This is an amazing freaking visual.
1:08:59 And this is because you asked about diet breaks as a tool for people achieving long-term weight loss or just breaking through plateaus or managing plateaus.
1:09:09 So every five to 10 pounds that somebody loses in a dieting cycle is high time for a diet break.
1:09:12 The way you can define a diet break, put some parameters on it.
1:09:15 So it’s what I call non-YOLO maintenance.
1:09:20 So you take off the rules, take off the restrictions, but you’re not eating with sheer abandon.
1:09:22 You’re just relaxing the diet.
1:09:29 You take a week off the diet either every four to eight weeks while you’re dieting,
1:09:35 or you take a week off of the diet every five to 10 pounds that you lose.
1:09:40 And the sound of five to 10 pounds seems like, oh, that’s nothing.
1:09:42 But no, it’s a milestone.
1:09:43 This is 10 pounds?
1:09:44 Yes.
1:09:45 That’s crazy.
1:09:48 10 pounds of butter off the body.
1:09:53 So, yeah, every time you lose 10 pounds, it’s five to 10 pounds.
1:10:01 And in my experience, it’s high time to take a diet break to just alleviate the mental and the physical fatigue of dieting.
1:10:08 And that’s one of the tactics that you can use for long-term adherence to a plan.
1:10:24 On the topic of plateaus, when you’re dieting, you will hit a point where the plateau periods or the maintenance phases are going to be longer than the dieting phases.
1:10:28 So, yeah, I think that’s ideal to be able to hit that point for a long-term weight loss goal.
1:10:45 And so it’s a lot easier or at least a lot less intimidating for somebody to know that they’re going to be dieting for four to eight weeks at a time in between a, let’s say, a two to three month maintenance phase.
1:10:47 What about fasting?
1:10:59 Do you think that fasting is – because a lot of people talk about this thing called autophagy where if you fast for, I don’t know, 48 hours, your body switches into the state of autophagy where it starts to heal and repair itself.
1:11:05 Are you a fan of fasting for weight loss or for autophagy or other things?
1:11:11 For the control of calories in, fasting is legit.
1:11:19 And it’s also legit for – it actually works as one of the options for dieting.
1:11:26 There just has been a massive accumulation of studies showing that it works great.
1:11:36 So the intermittent fasting variants, we have one we talked about earlier, time-restricted eating, and we’ve got every other day fasting.
1:11:42 And then the other third major variant would be twice-weekly fasting or the 5-2 type of model.
1:11:50 And then you have consecutive-day fasting type of models as well, which are less studied because there’s more risk involved in them.
1:11:53 And it’s tough to incur that risk in research.
1:12:06 When you bring up autophagy, that’s where I kind of have to push back on – not on your mentioning of it specifically, but just in general.
1:12:19 People will say – or they’ll make claims that autophagy – and we can say that – we can explain autophagy as a way that the body gets rid of parts of damaged cells.
1:12:24 It’s an important process within the body.
1:12:30 And it is a catabolic process or a breakdown process.
1:12:38 But the thing is, it happens in a caloric deficit regardless of whether fasting is involved or not.
1:12:39 Really?
1:12:39 Yes.
1:12:44 You maintain hypocaloric conditions, autophagy ramps up.
1:12:53 You can have a linear hypocaloric model or a nonlinear or intermittent hypocaloric model.
1:13:00 And you’ll get similar degrees of autophagy if you match the caloric deficit by the end of the week.
1:13:09 Now, the other interesting thing about autophagy is that you can ramp up autophagy through exercise.
1:13:16 And not only that, but both major types of exercise will increase autophagy.
1:13:20 So, resistance training increases autophagy.
1:13:24 Endurance aerobic type training increases autophagy.
1:13:36 So, if you want to, in quotes, chase autophagy, then doing it through intermittent fasting or just going through prolonged periods of not eating can be a double-edged sword.
1:13:43 Whereas the autophagy increases through exercise, they almost don’t have a downside.
1:13:50 And so, a lot of times with intermittent fasting, it can be a great tool for people who need to lose excess body weight.
1:14:01 But what I’m seeing in the community is people thinking that intermittent fasting is something that is necessary to do regardless of your body fat level.
1:14:03 That is either necessary or beneficial.
1:14:08 And that’s not actually true per the research.
1:14:13 There’s one study in particular that looked at men who are already lean.
1:14:23 And I believe this was by Templeton and colleagues where they compared a linear dieting model with an every-other-day fasting model.
1:14:25 What does that mean, every-other-day fasting?
1:14:26 So, they took 24 hours off.
1:14:27 Yes.
1:14:28 Yeah.
1:14:31 So, it was, yep, every-other-day.
1:14:37 And then the same deficit by the end of the week between the two groups.
1:14:48 And the intermittent group actually lost more lean body mass than the linear caloric deficit group.
1:14:51 They lost more lean body mass.
1:14:52 They lost more lean body mass.
1:14:53 Yeah.
1:14:55 So, they lost more weight or more muscle?
1:14:56 They lost more muscle.
1:15:07 And so, that gives us a hint that fasting is great until it isn’t because you’ve achieved what you needed to achieve.
1:15:10 And so, then it just kind of becomes a tool.
1:15:14 It’s always just a tool to help people control calories.
1:15:32 One of the beautiful things about fasting and whether it’s time-restricted eating or whether it’s some sort of variant of alternate-day fasting or twice-a-week fasting is that it works in research regardless of whether people are meticulously tracking things or not.
1:15:39 And so, that can be a boon for individuals who don’t necessarily like to micromanage their stuff.
1:15:51 But for people who are trying to maximize retention of lean mass while they’re pushing the envelope of fitness, it can definitely be a double-edged sword once you’re already lean.
1:15:59 But if I do want to maximize the benefits of autophagy, the best way to do that is fasting versus just calorie restriction, I’m assuming.
1:16:06 We don’t know what the optimal level of autophagy is that would actually confer health benefits.
1:16:09 We don’t know what that threshold is.
1:16:14 And there’s different ways that people try to measure autophagy.
1:16:23 It’s very hard to correlate certain levels of autophagy with certain degrees of disease prevention.
1:16:24 We’re not there yet.
1:16:43 I don’t think – I think big picture-wise, I think that autophagy is an algorithm running in the background that is more of a bystander type of thing than a driver, similar to insulin and glucagon.
1:16:51 So the insulin and glucagon axis works when you feed versus when you’re fasting.
1:16:54 So glucagon levels go up.
1:16:55 What’s glucagon?
1:17:03 Glucagon is a hormone that mobilizes fuel stores in the absence of food, in the absence of calories.
1:17:07 And autophagy is similar in that regard.
1:17:16 And I think that a focus on pushing autophagy is sort of missing the forest for the trees.
1:17:30 Because if we were to push autophagy to its end, then we could go all the way to a phenomenon called autosis, which is runaway cell death, which happens in starvation in some cases.
1:17:46 And so I think that we need to focus on other things like how do we maintain a certain body fat percentage while maintaining a certain physical activity level while maintaining a certain dietary pattern.
1:17:58 I think that it’s those things that are much more productive to target than seeing how far can we push autophagy before potentially going into runaway cell death.
1:18:14 I was looking at the benefits of this thing they call autophagy and it says the proven likely benefits are cellular cleanup, so repairs damaged proteins and organelles, I believe, improving cell efficiency.
1:18:17 Metabolic health improves insulin sensitivity.
1:18:26 Neuroprotection, heart and muscle quality maintains mitochondria, helps adapt to training and oxidative stress, immune tuning and longevity.
1:18:40 There’s sort of strong animal evidence, I believe, around the longevity component, but the research that I was reading talked about how it can backfire because tumours may use autophagy to survive.
1:18:46 And some treatments for established cancers aim to inhibit it.
1:18:52 And if you overdo fasting, as you said in the study you cited, you can lose muscle, which is not great, and be fatigued, etc.
1:18:58 There is a bit of a trend, I think, with people doing a lot of water fasts and stuff like that quite periodically.
1:18:59 I think it’s rising.
1:19:01 Even sort of juice fasts and stuff like that.
1:19:04 What’s your take on those types of fasts?
1:19:07 I’m not a big fan, Stephen.
1:19:19 I think that the cycle that people go through, at least in the developed world, is that they go through the year, then November comes around, and then the holidays hit.
1:19:30 They overdo it from November through December, all the way up to the end of the year, and they’re like, oh boy, I have 10 to 20 pounds that I want to lose.
1:19:43 And then they just use these sort of fasts and these detoxes to crash off the bad decisions of the previous few months.
1:19:47 And then the cycle repeats annually.
1:20:03 So I think that it’s a much healthier approach for people to secure and reinforce the right habits through the entirety of the year, instead of jumping on the fast to get rid of the holiday binges.
1:20:06 This sort of brings me to the ketogenic diet.
1:20:21 My dad used the ketogenic diet, and I think actually my brother as well, but also a few of my friends in my life used it as a way to drop their fat quite quickly, to sort of recomposite their body very, very quickly.
1:20:32 And the results of seeing someone on the ketogenic diet are quite astounding, because my friend the other day sent me the chart of his weighing scales at home, and it’s this sort of gradual increase upwards.
1:20:41 And then he did the ketogenic diet where he cut out carbohydrates and sugars basically almost entirely, and it’s just straight lined down in his body weight.
1:20:44 What is your perspective on the ketogenic diet?
1:20:46 What is it good for?
1:20:47 What is it not good for?
1:20:48 Is it good at all?
1:20:53 It is a very effective way to lose weight and fat.
1:20:58 And that’s for a few big reasons.
1:21:22 First of all, if somebody goes from their typical Western dietary pattern to the ketogenic diet, then they’re automatically cutting out a lot of highly processed, hyperpalatable, carb-fat combo junk foods and snacks that are just energy-dense, easy to overconsume mindlessly.
1:21:28 That’s the good thing about the ketogenic diet, in addition to, well, they’re finally eating enough protein now.
1:21:34 And so along with the increase in protein comes an increase in satiety and a better hunger control.
1:21:38 Now, the negatives of the ketogenic diet.
1:21:47 The big one is that the majority of people who engage a ketogenic diet, they don’t do it permanently.
1:21:50 For one reason or another, they’re no longer on the keto diet.
1:21:59 And this is reflected in research as well, even in vulnerable populations who would stand to benefit from that level of restriction.
1:22:09 So usually what happens in research is you take a group, two groups of subjects, and one is on the high-carb, low-fat control diet.
1:22:18 And one of them is on a ketogenic diet, which can be achieved by a maximum of 50 grams of carbohydrate in the day or less.
1:22:20 Then you’re on the keto diet.
1:22:33 So what happens at the 12-month point in the diet and sometimes at the six-month point, the keto group is now consuming about two to three times more carbohydrates than the original 50-gram assignment.
1:22:35 So they rebound.
1:22:39 They just insidiously creep up the carb intake.
1:22:47 There’s something about the ketogenic diet that the majority of people who engage it just can’t stick to.
1:22:49 It’s too restrictive for people.
1:22:50 They can’t stick to it.
1:22:56 But by what you’re saying, they also end up rebounding above where they were before.
1:23:00 They end up rebounding – like I’ll give you a specific example.
1:23:16 There was one study – well, there was the A to Z study where the individuals on the Atkins diet ended up consuming what looked a lot like the zone diet.
1:23:17 The zone diet?
1:23:17 Yes.
1:23:23 The zone diet is a 40% carbohydrate, 30% protein, 30% fat.
1:23:24 So it’s the keto diet roughly.
1:23:32 The keto diet is more like 60% to 80% fat and then 15% to 20-ish% protein.
1:23:37 And then the carbohydrates are the remainder, the minor percentage.
1:23:54 So what happens is like the people who started off at 50 grams of carbohydrate at the beginning of the study, the keto group, at the 12-month point, they crept that carbohydrate intake up to around 150 grams of carbohydrate.
1:23:59 Whereas their assignment was 50 grams of carbohydrate a day.
1:24:16 This is a common theme in long-term keto studies is this up creep in carbohydrate intake over time because people can’t maintain the 50 grams of carbohydrate max required to stay in ketosis.
1:24:24 And I’m not saying that there aren’t a lot of people out there who are just living the keto life permanently.
1:24:24 They’re out there.
1:24:25 Yeah.
1:24:28 But they are in the minority.
1:24:31 I see them in the comments section whenever I talk about keto.
1:24:35 I see people say, like, I’ve been on the keto diet for five years, for seven years, for 10 years.
1:24:35 Sure.
1:24:42 There’s entire, there’s huge communities of folks who’ve been on keto for five, 10 years or longer.
1:24:44 And that’s great.
1:24:46 More power to these folks.
1:24:58 But claiming that this is a universal solution ignores the reality that some people, most people, per the research, the majority, can’t stick to it.
1:25:02 So that’s the caveat, one of the caveats of the keto diet.
1:25:06 The other one would be for those who can stick to the keto diet for long enough.
1:25:13 You really have to look at the quality of the diet in order for it to be cardiovascularly healthy.
1:25:31 If you’re going to engage, let’s say, an 80, 85% fat diet for the rest of your life, there’s going to be very different effects if that 80 to 85% are from land animal fats versus from nuts, avocados, olive oil.
1:25:35 Very different cardiovascular effects going on there.
1:25:39 And so that’s the other caveat with the keto diet.
1:25:53 There’s a Mediterranean type of keto diet that is healthy and that has, you know, it is one of these cardiovascularly protective types of diets that you can engage.
1:26:03 Whereas if you just do like beef, bacon, and butter from here on out, then you don’t have the best cardiovascular risk trajectory.
1:26:06 What about gaining muscle on the ketogenic diet?
1:26:11 If I’m restricting carbohydrates, is it more difficult to gain muscle mass?
1:26:13 The short answer is yes.
1:26:20 And the nuanced answer is you still can gain muscle on keto.
1:26:32 The body is really resilient and quite genius at manufacturing the carbohydrate endogenously or from within the body.
1:26:41 So your body can make carbohydrate out of lactate and fill at least partially your muscle glycogen stores.
1:26:55 And so going on a zero-carbohydrate diet doesn’t necessarily end up with the type of results that you might imagine for somebody who’s completely avoiding carbohydrates.
1:27:14 And in the research comparing strength gains from a high-carbohydrate, low-fat diet versus a keto diet, the keto folks, as long as they’re equated with protein and total calories with the control diet, they’ve got similar strength gains.
1:27:21 Muscle size gains is a different story.
1:27:37 Interestingly, almost always there’s some advantage to the high-carb, low-fat control group compared with the ketogenic diet group when it comes to both gains in lean mass as well as retention of lean mass during dieting.
1:27:42 And one of those things is more or less obvious.
1:27:49 It’s like you simply carry more muscle glycogen when you’re on a high-carbohydrate, low-fat diet.
1:27:56 And muscle glycogen is the stored form of carbohydrate within the muscle and then a minor amount in the liver.
1:28:05 And for every gram of carbohydrate that you store as glycogen, there’s three-ish grams of water stuck to it.
1:28:14 And so just sitting there, you’re carrying more muscle mass, more fullness on a non-ketogenic diet.
1:28:15 What about the carnivore diet?
1:28:19 A lot of people have talked about that recently, which is just a diet where you just eat meat.
1:28:21 What’s your point of view on that?
1:28:28 Well, okay, it’s a little silly and it’s a little extreme, but it has some merit to it.
1:28:38 So the carnivore diet, when you get on it, it’s similar to how when people go on a keto diet after they’ve been doing the standard Western diet since forever.
1:28:41 So the standard Western diet has too much of everything.
1:28:44 It’s got too much total calories, too much refined carbohydrate.
1:28:49 It’s got too much of this type of fat and too much – it’s got a moderate amount of protein.
1:29:00 But you’re also eating everything under the sun from burgers to fries to cakes to ice creams to cookies in addition to pasta and everything else.
1:29:14 So when you go from that excess of everything to the carnivore diet, you automatically and spontaneously eat far fewer calories than you used to on your standard Western diet.
1:29:20 So the carnivore diet is actually the lesser of the evils when we’re comparing it to the standard Western diet.
1:29:25 And you can even try to optimize the carnivore diet.
1:29:32 Like some people engage a carnivore diet that is just extreme, like beef and salt.
1:29:40 Okay, so that is very appealing to people who have a tendency to jump on the carnivore diet because it’s even more extreme.
1:29:50 And people with tendencies towards the extremes, they’ll – a lot of them are ex-vegans actually, carnivores, because they can only be on one extreme side or the other.
1:29:53 It’s tough for them to be in the grayscale here.
1:30:00 But the carnivore diet is the lesser of the evils.
1:30:10 It can be optimized if that’s even possible if people had more variety within their carnivore model, within their plant-free diet model.
1:30:22 Like, for example, if somebody went carnivore, instead of doing beef and salt, he had a rotation of fatty fish, poultry, beef, eggs, dairy.
1:30:25 And who knows?
1:30:28 Maybe he might even justify protein powder in there for a dessert.
1:30:28 Who knows?
1:30:29 It’s still animal-based.
1:30:36 Do you find that vegans and vegetarians struggle more to gain muscle mass, typically?
1:30:47 Vegans and vegetarians in the general population do because they’re not aware of how to structure the diet and the training program to achieve that.
1:30:49 What are they missing?
1:30:56 They’re just not eating enough total calories and they’re not eating enough protein, generally speaking.
1:31:06 Now, there are some vegans who will drink a bunch of Mountain Dew and, you know, have potato chips and things like that and still stay vegan.
1:31:08 And Oreo cookies are vegan, I believe, as well.
1:31:17 But vegans can still gain muscle on par with omnivores if they structure it right.
1:31:23 Are most people that you encounter and have worked with over the years not getting enough protein?
1:31:27 Like the average person on the street?
1:31:28 Yes.
1:31:39 Almost everybody who has been overweight or obese or just had some degree of an issue with their body fat levels.
1:31:44 Almost all of them under-consumed protein.
1:31:47 What about people that are very skinny?
1:31:57 Because I’ve got lots of friends that would be in the skinny fat category where they kind of – they look very, very, very skinny, but they’ve got a little bit of a role here.
1:32:01 And they often say to me that they just can’t gain weight.
1:32:04 I’ve heard this a lot from friends.
1:32:05 I just can’t gain weight.
1:32:09 I’ve heard I need to have more protein, but, you know, I’m just not gaining any weight.
1:32:14 Yeah, that is the, in quotes, hard gainer phenomenon.
1:32:18 And people will have different degrees of body fat in that category.
1:32:29 But these folks, what they actually have an issue with is a spontaneous increase in what we call non-exercise activity thermogenesis.
1:32:47 So basically, it’s an increase in spontaneous movement, just an increase in fidgeting, you know, tapping, moving around, just being more hyperkinetic in response to increasing their caloric intake.
1:32:53 In 24 hours, you and I expend X amount of calories.
1:32:59 So total daily energy expenditure is composed of various components.
1:33:03 So there is a resting energy expenditure component.
1:33:10 So our so-called resting metabolic rate, or it’s also called resting energy expenditure or basal metabolic rate.
1:33:12 Those are all interchangeable.
1:33:18 That is the amount of calories that your body burns in a 24-hour period just to stay alive.
1:33:29 Okay, so if you were bedridden, the amount of calories you burn just through your vital organs and your systems working, that’s your resting energy expenditure.
1:33:36 Now, the other part of energy expenditure is your active energy expenditure.
1:33:44 So active energy expenditure consists of, we can subdivide it into your exercise activity and your non-exercise activity.
1:33:54 With hard gainers, it’s their non-exercise activity that spontaneously goes up when they try to eat more to gain weight.
1:34:03 There’s an interesting study done in the late 1990s by Levine and colleagues where he took a group of normal weight subjects.
1:34:06 It was a mostly male sample of subjects.
1:34:13 And he fed them 1,000 calories above and beyond their maintenance requirements.
1:34:15 And I believe this was for 10 weeks.
1:34:23 What happened during the study and as a result of eating 1,000 calories above their maintenance needs,
1:34:33 they ended up burning, they ended up burning, on average, 336 calories through an increase in non-exercise activity.
1:34:37 So that is a very interesting phenomenon.
1:34:49 One of the subjects in that study actually ended up burning almost 700 calories as an increase in their non-exercise activity thermogenesis.
1:35:00 And so what happens to this archetype, this hard gainer person, is they just start fidgeting more.
1:35:01 They just start walking faster.
1:35:03 They just start sitting less.
1:35:05 They start bobbing their head more.
1:35:10 And they can even just subconsciously train harder, train more.
1:35:19 And their energy expenditure side just ramps up spontaneously in response to an increase in calories.
1:35:24 So if someone is a hard gainer and they struggle to gain weight because of this sort of spontaneous energy usage,
1:35:28 what advice would you give them to stop moving?
1:35:29 Eat more.
1:35:33 Okay, so the principle would be to eat more.
1:35:42 The practice would be eat more in a way that you get those calories in easily and conveniently.
1:35:56 And so you can structure liquid meals, two in a day, but you rarely need three, shakes to have between their meals at any point in the day where it’s convenient.
1:36:02 And then you just literally add nutrition and calories that way.
1:36:05 And so that’s the solution, just literally eat more.
1:36:12 I think the thing that sits underneath everything we’re talking about is motivation, whatever that means,
1:36:17 which is like having the motivation to stick to something, discipline, whatever you want to call it.
1:36:30 When you look back through the last 30 years of your career, are there any similarities in the thing or the catalyst moment that made somebody finally stick to it?
1:36:34 Stick to the diet, stick to the exercise regime, stick to the whatever.
1:36:41 Are there any themes of a person going from struggling to disciplined?
1:36:52 So the first thing that comes to my mind is they finally arrive at the point where their physical goals become priority number one.
1:37:01 Changing the body, so losing body fat, gaining muscle, achieving your ideal body composition.
1:37:06 That is a colossally difficult goal.
1:37:20 Whenever I work with somebody who’s preparing for a contest of some sort, whether it is in the more elite line of physique contests or whether they’re just joining a transformation challenge,
1:37:28 but they’re both very, very serious and they both are putting their program at the top of their priority list.
1:37:37 So when I say top of your priority, I mean you do what you need to do to stay alive and keep breathing as a top priority.
1:37:40 And right there is your physical goals.
1:37:41 Okay?
1:37:48 So the big problem with people who find that they can’t hit their goals or they can’t stay consistent
1:38:03 or they’re just having a struggle losing X amount of body fat or even a struggle gaining X amount of muscle is that they simply have five other things that are prioritized in their day above and beyond their program.
1:38:14 So they have five universes of excuses that can come in the way of sticking to the program.
1:38:20 So somebody has to be at the point in their lives where they’re going to make it a top priority because, you know,
1:38:29 there’s nothing metabolically different from these physique competitors and these people who join these challenges versus somebody in the general population who’s just struggling.
1:38:38 The people in the physique contests will always hit their goal within 1% at the end of the prep period.
1:38:40 They’ll always hit their goal.
1:38:42 And so they’re not a different species.
1:38:44 They’re not a different animal.
1:38:46 They don’t have special metabolisms.
1:38:48 They just have different priorities.
1:38:51 And so that is the difference.
1:38:55 You have to hit a point where your physical goal becomes priority one.
1:39:06 And is there anything that one can do in your opinion or that you try and do when you were a trainer back in the day to make this someone’s priority?
1:39:17 You can sit somebody down and review with them the – what are the reasons why you’re doing this.
1:39:25 Name me three good things that you think will come out of this or three drivers that you can think about.
1:39:28 And then you can just have them write that down.
1:39:32 And then they can be reminded that way.
1:39:40 But fundamentally, Stephen, they have to arrive at that point sort of on a self-initiated way.
1:39:45 You can’t really make the horse drink, you know?
1:39:51 You can pull them towards the freaking pond, but, you know, they almost have to get there themselves.
1:39:55 And you’re kind of – you can facilitate it only to a certain degree.
1:40:02 And after you ask them, okay, what are the reasons, then you can also have them put in their face, okay, what are the barriers?
1:40:06 So to have them write down your three biggest stumbling blocks.
1:40:13 And so then you can give them two sets of things to think about that will keep them on task and motivated.
1:40:15 You’re 53 years old?
1:40:15 53.
1:40:16 53 years old.
1:40:18 You looked very different at 40 years old.
1:40:22 Oh, yes, sir, I did.
1:40:26 Yeah, whoa, buddy.
1:40:27 Yep, yep.
1:40:27 Mm-hmm.
1:40:29 I remember that guy.
1:40:30 Woo.
1:40:33 That’s an amazing shot.
1:40:35 And you look younger now.
1:40:37 I do, actually.
1:40:38 Thank God.
1:40:39 Thank God.
1:40:41 Yeah, yeah.
1:40:43 That always gets me, man.
1:40:44 That picture always gets me.
1:40:45 Why?
1:40:55 It was when my first son was seven-ish and my younger baby was about four.
1:41:03 And so parents with young children are very stressed out.
1:41:04 Bad habits.
1:41:06 I used to drink heavily.
1:41:07 Yeah.
1:41:10 I started drinking heavily at that point.
1:41:15 And I drank heavily from when I was 40 till I was about 46.
1:41:19 Were you an alcoholic at 40 years old?
1:41:20 Oh, yes.
1:41:21 Oh, yes.
1:41:23 What did that look like?
1:41:30 It was, it got really bad towards the final couple years.
1:41:39 I’m talking a bottle, bottle and a half of wine a night by myself.
1:41:40 Seven days a week.
1:41:41 Seven days a week.
1:41:51 And the bottle and a half, that’s almost a thousand calories of, a thousand calories of regret is what it was.
1:41:52 Yeah.
1:41:55 Do you know what caused that?
1:42:04 The various stress vectors in life, you know, being a dad, trying to be the best husband,
1:42:24 And becoming successful in terms of coming into demand with projects and people approaching me with business partnerships and me thinking, geez, I worked like two decades for this, for this stuff to happen.
1:42:27 How can I turn anything down, you know?
1:42:28 So I said, yes, I’ll do that.
1:42:29 Yes, I’ll do that.
1:42:30 Yes, yes, yes, yes, yes.
1:42:35 And then pretty soon your yeses just stack up and your work path stacks up like this.
1:42:41 All of those things, you know, they kind of converge into this mix of stress and anxiety.
1:42:59 And alcohol is a very convenient and very available and very acceptable means to engage in a substance that acts as an anxiety band-aid.
1:43:03 My alcohol addiction was a very real thing.
1:43:09 And I’m really glad I overcame it.
1:43:22 Through this period from 40 to 46, 47, who were you and what is it that you did that made you realize something had to change?
1:43:34 So during that time period, I was just very reactive to my environment.
1:43:36 I was just going with the flow.
1:43:46 I honestly was not as ambitious as I should have been and focused on my goals.
1:44:09 And the unfortunate thing about the drink and fortunate thing too is it hit a rock bottom point where I knew that it wasn’t a matter of, all right, I got to pull back or how am I going to moderate and this and that.
1:44:17 It was more like, I just need to stop.
1:44:25 And I need to redirect this tendency towards routine, this tendency, this sort of obsessive compulsive thing of needing to do the same thing daily.
1:44:27 Just redirect it.
1:44:29 How did you know you needed to stop?
1:44:39 Oh, I knew that I needed to stop because my professional and personal life basically imploded all because of my own actions.
1:44:48 Now, for you, was it just a case of, right, I’m going to stop doing this or did you have to, did you go somewhere, did you get support, did you seek some counseling or anything like that?
1:45:05 So I have been able to just make the hard core commitment to stop and keep that commitment and I’ve been able to redirect my ritualistic tendencies towards training and good nutrition.
1:45:07 And I get a lot of questions.
1:45:15 Like every year, I do a post on Instagram about how, okay, it’s year six now, not a single drink.
1:45:16 Here’s what I’ve learned during that time.
1:45:26 And then next month, actually on the 25th of August, that’s going to be year seven.
1:45:27 So I’m going to do the same thing.
1:45:33 And so the question I always get is, so how do you stay abstinent?
1:45:36 Like what do you do to not slip up?
1:45:45 And what I do is if I get kind of a craving or a nagging or a feeling like, oh, my God, I got to have some alcohol.
1:45:58 Then I just sit back and I think through the scenario in my mind of me drinking to my degree of satisfaction, degree of, you know, S-facedness.
1:46:01 And then I kind of picture that.
1:46:05 And then I picture how it might last for an hour or two.
1:46:12 And then after that hour or two, I may have made some really bad impressions on one or more people.
1:46:20 After that hour or two, I may have plowed through the hot wings at 2, 3 a.m.
1:46:27 And then after that, feel like hell the next morning, definitely can’t work out that day.
1:46:30 And then where did that get me?
1:46:34 And so I just go through that scenario in my mind.
1:46:43 And then when I’m done going through that scenario, it takes like a minute and I’m right back at where I need to be mind frame wise.
1:46:56 I think the same could also apply that sort of visualization, that premortem where you kind of play out the scenario and see what the consequence would be can also be applied to many things we’re talking about today around diet and workouts and stuff like that.
1:47:02 Like playing it forward to see how you’ll feel about it in the future and sort of visualizing those consequences.
1:47:04 Thank you for sharing that.
1:47:11 I think it’s somewhat dovetailed into what we’re talking about, about changing your life and motivation and discipline.
1:47:13 Like how does change occur in people?
1:47:15 And as you said, it’s when it becomes a priority.
1:47:19 And quite clearly in your life, it became a priority for a number of reasons.
1:47:21 Quick one.
1:47:24 I want to talk about something we all need to take seriously, which is cybersecurity.
1:47:34 Whether you’re a first time founder facing your very first audit or a seasoned professional who’s been through it all, staying compliant is getting more critical than ever and more complicated, I have to say.
1:47:37 And that is where Vanta comes in, who is a sponsor of this podcast.
1:47:50 Vanta takes the pain out of security compliance, automating the tedious but essential process of proving your business is secure across over 35 frameworks like SOC 2, ISO 27001.
1:47:57 Centralize your workflows, answer security questions up to five times faster and protect your business without losing focus on growth.
1:48:00 And this is really a critical part of this.
1:48:09 A new IDC white paper found that companies using Vanta save over $535,000 a year and it pays for itself in just three months.
1:48:23 Electrolytes are absolutely exploding at the moment and it’s for good reason.
1:48:30 People are getting more and more into their health and fitness and one of the things that I think we’ve recently discovered as a society is the profound impact that electrolytes have on hydration,
1:48:35 but also the impact that hydration has on how you feel, how you perform, how you think.
1:48:42 So with all that in mind, and because I became quite obsessed with electrolytes, I decided that I was going to launch my own electrolytes company, as you do.
1:48:46 And as I was doing that, I spoke to my friend George Heaton and I said, George, I’m launching this electrolytes business.
1:48:47 Can you take a look at it?
1:48:53 He said, Stephen, me and my friend Ross have already developed one and would love to show it to you.
1:48:56 And then they put me in this WhatsApp group and said, we’re building a brand called Cadence.
1:48:58 We haven’t launched yet, but take a look.
1:48:59 I took a look.
1:49:01 I tried the cans.
1:49:04 I tried the sachets and I fell in love.
1:49:14 So I shut down my own electrolytes company and took a stake in this one called Cadence, which has been by far and away the best product in terms of taste, but also in terms of performance.
1:49:21 500 milligrams of sodium, 190 milligrams of potassium, 30 milligrams of magnesium, no sugar.
1:49:23 Delicious taste.
1:49:24 Give it a shot.
1:49:31 Go to usecadence.com and join what I believe to be is the fastest growing electrolytes company on planet Earth.
1:49:32 Cheers.
1:49:36 How do you feel about artificial sweeteners?
1:49:39 Are there any watchouts that we should be aware of?
1:49:46 Generally speaking, they’re a nothing burger and there’s a lot of scaremongering around artificial sweeteners.
1:50:00 But there is one artificial sweetener that has a kind of a crappy track record for both impairing glucose control and also weight gain.
1:50:02 And that’s saccharin.
1:50:12 So saccharin is the one artificial sweetener that’s kind of bombed out at the bomb shelter there as far as the literature is concerned.
1:50:19 But the good news about saccharin, it’s, by the way, it’s the little pink packet things.
1:50:23 It’s not really commercially pervasive.
1:50:25 So it’s not that popular anyway?
1:50:27 No, it’s almost commercially extinct.
1:50:36 So the other sweeteners like sucralose, aspartame, stevia, or some people call it stevia, they’re all fair game.
1:50:39 They’re all in the same boat, all pretty dang innocuous.
1:50:48 And you’d have to consume impossible amounts of those things to incur negative health effects in a lifetime, really.
1:50:55 Because some people have thought that they’re potentially carcinogenic, these sort of artificial sweeteners that you find in certain diet beverages.
1:50:59 Yeah, no, that’s definitely a leap.
1:51:09 That’s definitely a leap based on animal data and completely unrealistic doses and conditions that are irrelevant to human physiology.
1:51:14 It’s more dangerous stepping out and breathing in the city air, basically.
1:51:18 What is the most important thing we haven’t talked about that we should have talked about, Alan?
1:51:21 For the people that are sat at home listening to this.
1:51:22 That’s a really damn good question.
1:51:36 OK, so if we look at the things people care about that don’t freaking matter in terms of diet, they fixate on weird buzzwords.
1:51:42 Like, they fixate on, not even, they don’t even have to be weird words, but like sugar, for example.
1:51:56 There has been such scaremongering around sugar to the point that people don’t delineate between added sugars to the diet versus sugar that is intrinsic or naturally occurring in foods.
1:51:57 For fruit.
1:51:58 Things like fruit, fresh fruit.
1:52:02 And even milk has naturally occurring sugar in it.
1:52:06 Lactose can be problematic for some of the population.
1:52:07 But look at fresh fruit.
1:52:14 I’ve actually heard people vilify fruit because it has sugar.
1:52:23 And it’s one thing to take an idea and put out a plausible claim.
1:52:25 OK, so yeah, it’s got sugar.
1:52:30 And then, you know, we all know that if you add a ton of sugar to the diet, you lower the quality of the diet.
1:52:36 And then you can push your bets towards negative health consequences down the line.
1:52:38 OK, that’s fine.
1:52:38 That’s reasonable.
1:52:48 But even though fruit has sugar, it also has a ton of other beneficial components to it.
1:53:05 And it’s in this low-calorie, high-water, high-micronutrient-density package that is satiating and displaces stomach space for otherwise junky foods that you may – that a lot of people would have consumed instead of that fruit.
1:53:09 But beyond all that, forget about all the reasoning and stuff.
1:53:11 Let’s look at the literature.
1:53:16 Does fruit cause negative health consequences?
1:53:20 Does it cause things like impaired blood glucose control?
1:53:22 Does it cause obesity?
1:53:23 Does it cause weight gain?
1:53:26 It does the opposite of all those things.
1:53:38 Fresh fruit actually has been shown to improve glycemic control, improve body weight, improve body composition, and improve the protection against a range of cardiometabolic diseases and cancer.
1:53:42 So it doesn’t really matter what anybody says.
1:53:45 We just have to face the evidence.
1:53:52 There’s something called the glycemic index that was big in the 80s and 90s, and people were – it’s kind of come back around again.
1:53:53 Glycemic index.
1:53:57 You’ve got to avoid the high glycemic index foods and things like that.
1:54:03 And there’s a couple of fruits that actually have a high glycemic index, and that would be pineapples and watermelons.
1:54:04 Watermelons?
1:54:06 Yeah, high on the GI scale.
1:54:13 But the way that glycemic index is determined is you get 50 grams of carbohydrate from a given food, regardless of the amount that you have to eat.
1:54:19 50 grams of it, and then you measure its effect on your blood sugar levels for two hours after ingestion.
1:54:24 I was going to say, because watermelons are seen as keto-friendly, which is better.
1:54:28 Watermelons have what’s called a low glycemic load.
1:54:31 So they have a very low amount of carbohydrate per serving.
1:54:32 Yeah, per serving, yeah.
1:54:41 Even though the carbohydrate itself, if you were to gather 50 grams of it, would have a more pronounced effect on blood sugar elevations.
1:54:49 And so even though those fruits have a high GI and certain foods have a high GI, they have a low glycemic load.
1:54:55 And ultimately, people need to stop and think about things.
1:55:01 The longest living populations on the planet do not avoid fruit.
1:55:04 The fruit is a regular part of their intake.
1:55:08 What about the white stuff, the white sort of added sugar?
1:55:09 Is it called refined sugar?
1:55:12 Yeah, refined or we can call it added sugar.
1:55:13 What about the added sugar?
1:55:18 Added sugar is problematic in two different ways, at least.
1:55:22 So the first way is it’s diluting the nutrient density of the diet.
1:55:31 It’s a phenomenon called micronutrient dilution, when you have just a bunch of junk, micronutrient-free calories in the diet.
1:55:40 The other way that it poses a problem is because it is usually packaged with highly processed and engineered
1:55:43 refined carbohydrate and fat combination foods.
1:55:49 So your classic desserts, pastries, cookies, cakes, things like that.
1:56:03 And so the sugar itself, if I were to just put a jar of sugar in front of you and say, hey, I challenge you to not just spoon that in, you’ll go, oh, no problem.
1:56:09 People paint sugar out to be this inherently evil thing.
1:56:20 But the way that it gets into trouble is when it is a part of these hyperpalatable, highly processed, highly engineered dessert and snack foods.
1:56:24 And so that is the main issue with added sugar.
1:56:34 And the various health organizations, I mentioned the Institute of Medicine or now the National Academy of Medicine saying, hey, we need to cut off our added sugars at 25% of the diet.
1:56:48 There’s the World Health Organization who presents the sort of the absolutely terrified version of that where they want people to max out their added sugar to 5% of the calories in the diet.
1:56:51 But that’s usually not realistic.
1:56:57 And it gets a little bit extreme to the point of being pathological.
1:56:58 So what would you say?
1:57:03 About 10% of total calories max with added sugar.
1:57:13 And that would fall kind of right into this discretionary caloric allotment of 10% to 20% of calories kind of from whatever you want.
1:57:34 And I would want to qualify that 10% to 20% margin by saying that if you’re hypercaloric, in other words, if you’re consuming more calories than you’re taking in, you’re trying to gain weight or something like that, you probably want to keep your discretionary calorie allotment to 10% or your indulgence food to 10% rather than 20%.
1:57:35 How many days a week do you go to the gym?
1:57:37 Four to five.
1:57:47 I’m just trying to confront this question mark in my head about if you go to the gym seven days a week, for example, is that not giving your body enough time to rest?
1:57:49 But I guess it depends what you’re doing there and how hard you’re working.
1:57:53 Yeah, and a great example of that is total sets per week.
1:58:02 You know, like you can cram, let’s imagine for a given muscle group, you do like nine sets a week or 10 sets a week.
1:58:12 You could probably get those in, in a single session, but it’s more productive to probably spread it out over at least two days.
1:58:15 How long does it take for me to start to lose muscle?
1:58:17 Oh man, okay.
1:58:19 That is a good question and a tough one.
1:58:25 So muscle loss happens very rapidly in bedridden individuals.
1:58:31 So lean mass, just especially critically ill folks, oh man, it goes really fast.
1:58:44 Contrast that with you taking a week off or even two weeks off, but it’s more of like an active rest where you’re not just merely sitting around.
1:58:55 You could probably go a couple weeks before you start noticing material drops in strength and fitness.
1:59:01 Three weeks, yeah, you’ll definitely, I think you’ll definitely feel that.
1:59:08 And do I need to work out till failure in terms of resistance training and like, you know, bicep curls, whatever, in order to get gains?
1:59:12 Do I need to be going all the way until I can’t curl it anymore?
1:59:16 It depends on the goal.
1:59:20 You mentioned that your goal was to gain muscle.
1:59:20 Yeah.
1:59:30 So in reality, and this question is surprisingly more complex than you might hope it’s going to be, but okay.
1:59:37 When people try to train to failure, and this has been tested out in the research literature,
1:59:45 they usually automatically leave one to two reps in the tank, even three reps in the tank.
1:59:55 And even trained, even resistance trained subjects, when you tell them to train a failure or leave one rep in reserve,
1:59:59 they’ll routinely leave actually two to three reps in reserve.
2:00:04 So people underestimate their abilities to push.
2:00:13 They usually, it’s almost an automatic margin there that the body sort of regulates and governs and sort of automatically prevents you from going.
2:00:26 So with that said, I think that most people can train to failure without worrying about whether they’re violating the golden guidelines seen in the literature.
2:00:36 It’s very common for the consensus in the exercise science community, even in the hypertrophy folks to say, yeah, leave one to two reps in reserve.
2:00:41 I think that depends on the exercise.
2:00:53 So you’d be kind of a fool to be doing lateral raises, to think that you can’t do partials for lateral raises and still get some benefit out of it.
2:00:57 And you’d be kind of a fool to think, yeah, I’m going to do concentration curls here.
2:01:00 I’m going to leave one to two reps in reserve.
2:01:01 No, that’s different.
2:01:11 On the other hand, deadlifting, benching, squatting, these sort of free weight barbell, multi-joint types of movements,
2:01:15 oh, they’re more conducive to leaving one to two reps in the tank.
2:01:25 But for single joint isolation exercises and even machine exercises and lighter loads, where it’s safe, take it to failure, man.
2:01:30 We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next, not knowing who they’re leaving it for.
2:01:35 And the question left for you is, how does nature impact on your life?
2:01:38 It has quite a big impact.
2:01:43 Yeah, it has an impact.
2:01:46 And obviously the environment is important.
2:01:55 I’m wondering through the lens of what you do in terms of, you know, you know, mindset and health and, you know, these kinds of things.
2:02:01 If you think much about being outside versus being inside.
2:02:09 You know, I’ve even read some interesting studies around people that run outside versus on a treadmill have more sort of have cognitive benefits.
2:02:12 Because the brain is stimulated more.
2:02:26 I think that there’s a good amount of literature on the psychological benefits of just being in nature or even getting some sun.
2:02:37 And I think that there’s epidemiological, like, population-based data showing that marine communities tend to be the longevity champs.
2:02:38 Marine?
2:02:39 What does that mean?
2:02:42 Communities that live by the ocean or close to the ocean.
2:02:47 Probably all that omega-3 they’re eating from the fish.
2:02:49 And that factors in as well, for sure.
2:02:57 But just the kind of almost the metaphysical effect of going to the beach, you know, that’s got to play in.
2:03:01 And so, yeah, I think it definitely has an effect.
2:03:05 And I think that there are data that we can point to that says it does.
2:03:10 Alan, where should people go right now if they want to learn more from you?
2:03:17 Where is the best place to follow you for more information as you continue to investigate and educate on the science of all of the things we’ve talked about today?
2:03:20 My website is alanaragon.com.
2:03:23 That’s the hub of everything.
2:03:28 And maybe my most active social media platform is Instagram.
2:03:32 So that is at the alanaragon.
2:03:37 And this book I have in front of me, when did you write this book?
2:03:45 I wrote that thing from, well, it includes the 30 years of experience that I was talking about earlier.
2:03:48 So I’ve just crammed the 30 years into there.
2:03:54 But the actual writing of that took from about 2020 all the way to 2022.
2:03:55 Yeah.
2:03:56 Took about two years.
2:03:58 So first published in 2022.
2:03:59 And it’s really like a Bible.
2:04:01 That’s kind of the way I describe it.
2:04:07 It has everything in it from what I love about it is you have all these pictures as well.
2:04:08 I’m glad you like it.
2:04:16 Well, I mean, it’s like, it’s, it’s, dare I say, it’s, it’s quite like a, like a, like a nice accessible textbook.
2:04:22 Well, there’s been a couple of professors who’ve adopted it and made it a part of their curriculum.
2:04:23 Yeah.
2:04:23 Interesting.
2:04:24 Doesn’t surprise me.
2:04:26 Hunter Waldman is one of them.
2:04:27 Yeah.
2:04:29 Thank you so much, Alan.
2:04:30 Thank you for doing what you do.
2:04:38 People love your message because it’s so demystifying in a world that is increasingly mystified by lots of information from lots of different people.
2:04:48 So please do continue to do what you’re doing and I, I, uh, I’m rooting for you in this new season of life where you’re going to get even closer to patients once again and clients once again and be even more hands on with your community.
2:04:55 So I highly recommend everybody goes and follows you on Instagram to keep track of how they can join your community and be one of those people that you directly impact with your work.
2:05:04 And yeah, I’m going to, I’m going to subscribe to your review so that I can stay ahead of all of the, um, the scientific literature as and when it comes out.
2:05:11 because for me, it is quite demystifying, but you’re, you’re one of the great voices in this space of, um, simplification and understanding.
2:05:12 So I applaud you for that.
2:05:14 I think it’s all learnable.
2:05:19 It’s all teachable, but thank you so much for the opportunity to be on this show.
2:05:20 This is huge.
2:05:23 And, uh, thank you all for tuning in.
2:05:24 Thank you.
2:05:24 We’re done.
2:05:35 We’re done.
Tôi đã hỏi khán giả của mình về 15 câu hỏi chưa có lời giải thích phổ biến nhất liên quan đến cách giảm mỡ hoặc tăng khối lượng cơ. Câu đầu tiên, làm thế nào để giảm cân nhanh? Nhưng bạn vừa mới trả lời câu đó rồi. Ừ. Câu thứ hai là creatine. Đó là thứ kỳ diệu mà ai cũng nên dùng. Gần như không có gì creatine không làm được. Wow. Một phát biểu thật mạnh. Tiếp theo, có hại gì khi ăn quá nhiều protein không? Hiếm khi xảy ra. Và thực tế, gần như mọi người gặp vấn đề về tỷ lệ mỡ cơ thể đều ăn không đủ protein. Câu hỏi tiếp theo của tôi là về PCOS. Bạn sẽ nói gì với một phụ nữ đang vật lộn với PCOS về việc kê đơn dinh dưỡng? Đó là một câu hỏi cực hay, bạn ạ. Tôi có thể đi vào chi tiết không? Bởi vì nhiều người đang hoàn toàn hiểu sai về những chuyện này. Xin mời. Được rồi. Alan Arrigan đã dùng khoa học để giúp các vận động viên đỉnh cao đạt hiệu suất tối ưu hơn 30 năm. Và bây giờ anh ấy đang phân tích các chiến lược dinh dưỡng và tập luyện thực sự mang lại kết quả. Việc tiếp cận chế độ ăn, dinh dưỡng, tập luyện, bổ sung dựa trên bằng chứng là rất quan trọng, vì nếu không, bạn sẽ lãng phí nhiều thời gian. Vậy thì hãy bắt đầu với protein. Vậy tôi nên ăn bao nhiêu protein để tăng cơ? Mục tiêu cân nặng cơ thể của bạn là bao nhiêu? Khoảng 90. Lấy 90 rồi nhân với… thế là mục tiêu protein của bạn. Còn việc hạn chế calo thì sao? Tôi nghe bạn nói rằng 10 hoặc 20% calo của bạn có thể đến từ hầu như bất cứ thứ gì bạn muốn. Thực sự là bất cứ thứ gì. Vậy tôi có thể ăn McDonald’s hay gì đó và về lý thuyết vẫn có thể giảm cân. Đúng vậy. Và điều này được phản ánh trong nghiên cứu cùng với việc nghỉ ăn theo chu kỳ (diet breaks). Đó là một trong những chiến thuật bạn có thể dùng để duy trì kế hoạch lâu dài. Và tôi sẽ giải thích cách làm. Tôi cũng muốn nói về chế độ ăn ketogenic, mãn kinh, nhịn ăn, đường, và chuyện này. Cái đó luôn khiến tôi xúc động, bạn ạ. Bức ảnh đó luôn khiến tôi xúc động. Tại sao? Trước đây tôi uống rượu rất nhiều. Tôi làm việc quá tải và cố gắng làm người cha và người chồng tốt nhất. Mọi chuyện trở nên rất tệ. Tôi chỉ cần dừng lại. Và tôi đã dừng. Làm sao? Tôi chỉ… Wow. Thật sao? Vâng. Nhanh một chút trước khi chúng ta trở lại chương trình. Cho tôi 30 giây thời gian của bạn. Có hai điều tôi muốn nói. Điều đầu tiên là một lời cảm ơn lớn vì đã lắng nghe và theo dõi chương trình hàng tuần. Điều đó có ý nghĩa rất lớn với tất cả chúng tôi. Và đây thực sự là một giấc mơ mà chúng tôi chưa bao giờ nghĩ tới và không thể tưởng tượng là sẽ đạt được đến vị trí này. Nhưng thứ hai, đó là một giấc mơ mà chúng tôi cảm thấy mới chỉ bắt đầu. Và nếu bạn thích những gì chúng tôi làm ở đây, hãy gia nhập 24% những người nghe podcast này thường xuyên và theo dõi chúng tôi trên ứng dụng này. Tôi sẽ hứa với bạn một điều. Tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng để làm cho chương trình này tốt nhất có thể bây giờ và trong tương lai. Chúng tôi sẽ mời những khách mời mà bạn muốn tôi nói chuyện cùng. Và chúng tôi sẽ tiếp tục làm tất cả những điều bạn yêu thích về chương trình này. Cảm ơn. Cảm ơn rất nhiều. Quay lại chương trình. Alan, tại sao tôi nên nghe bạn? Trong sự nghiệp hơn 30 năm qua bạn đã làm gì để có được kiến thức, thông tin, sự khôn ngoan về dinh dưỡng, ăn kiêng, thể hình, v.v.? Alan là ai? Tôi có hơn 30 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực này. 10 năm đầu tiên là huấn luyện cá nhân. Thập kỷ thứ hai của sự nghiệp tôi là tư vấn dinh dưỡng, chỉ đơn giản là tư vấn cho mọi người cách ăn, ăn gì. Và thập kỷ thứ ba của sự nghiệp tôi, chính xác là bây giờ là 13 năm rồi, là về nghiên cứu và giáo dục. Tôi và các đồng nghiệp, nói một cách bóng bẩy, làm khoa học. Chúng tôi xuất bản khoa học. Tôi đã tham gia khoảng 30 ấn phẩm, 30 nghiên cứu. Vâng. Kết hợp giữa các bài đánh giá tường thuật, tổng quan hệ thống, phân tích tổng hợp và các thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên. Và trong 30 năm qua bạn đã làm việc trực tiếp với bao nhiêu người về vai trò tư vấn dinh dưỡng của bạn, nhưng cũng là vai trò huấn luyện viên? Cá nhân thì là số có ba chữ số. Làm việc theo nhóm, có thể là bốn chữ số. Và một số người bạn đã làm việc cùng theo thời gian có độ nổi tiếng khá cao. Vâng. Có lẽ câu chuyện thú vị nhất của tôi là nhận được một email từ Steve Austin và những người hâm mộ đấu vật biết anh ấy với tên Stone Cold Steve Austin. Nói ngắn gọn, anh ấy nói, “Này Alan, tôi đã nghiên cứu và anh là người tôi cần. Tôi muốn làm việc với anh. Tôi biết anh nói anh không nhận khách, nhưng anh có thể ngoại lệ cho tôi không? Đây là số của tôi.” Anh đã làm gì với Stone Cold? Tôi giúp anh ấy chỉnh dinh dưỡng để anh quay lại truyền hình. Chủ yếu tập trung vào giảm mỡ. Và anh cũng làm việc với Derek Fisher nữa, người năm lần vô địch NBA. Vâng. Cựu cầu thủ lâu năm của LA Lakers. Ừ. Và Pete Sampras, cựu tay vợt số một thế giới và nhà vô địch Grand Slam. Vâng. Pete Sampras. Đúng rồi. Khi mọi người đến gặp anh và khi họ nhắn tin cho anh, chắc hẳn có những chủ đề tương tự, những mục tiêu tương tự mà họ muốn đạt được. Nếu bây giờ anh phải nêu ngay ra những chủ đề phổ biến nhất mà mọi người cố gắng đạt được, đó là gì? Cải thiện thành phần cơ thể. Điều đó nghĩa là gì? Là giảm mỡ và/hoặc tăng cơ. Một trong những thứ tôi đặc biệt quan tâm, có liên quan tới cả hai chủ đề giảm mỡ và tăng cơ, là vấn đề protein. Và bởi vì đã có quá nhiều điều được nói về protein, bạn biết đấy, hồi tôi lớn lên người ta nói là phải ăn protein ngay sau khi ăn bữa chính. Phải có lượng protein này. Phải có trước bữa ăn. Thời điểm không quan trọng. Vì vậy tôi muốn bóc tách một số huyền thoại về protein.
Những quan niệm sai lầm lớn nhất mà mọi người hiện nay tin về việc tiêu thụ protein là gì?
Quan niệm sai lầm lớn nhất là họ sắp xếp thứ tự ưu tiên một cách sai lệch.
Mọi người đều lo lắng về việc mỗi bữa ăn cần bao nhiêu protein để đạt được mục tiêu này hay mục tiêu kia.
Khi nào thì cần căn thời gian protein so với buổi tập, khi vừa thức dậy, khi đi ngủ, và mấy chuyện đó?
Điều chính họ nên tập trung là họ cần ăn bao nhiêu protein tính đến cuối ngày?
Bởi vì khi bạn đạt được con số đó, về cơ bản bạn đã thắng toàn bộ trò chơi.
Vị trí tương đối, phân bố và liều lượng protein, thời điểm dùng protein.
Ôi trời, hầu như chẳng quan trọng lắm.
Nó hiếm khi quan trọng hơn việc đưa protein vào theo cách nào đó mà bạn thấy thoải mái và tiện lợi.
Và theo cách mà bạn có thể duy trì được lâu dài.
Có người thì thích ăn vặt liên tục trong ngày.
Có người thì thích ăn thật nhiều trong vài bữa.
Cả hai đều ổn miễn sao bạn đạt tổng lượng protein vào cuối ngày.
Vậy thứ tự ưu tiên là cực kỳ quan trọng: hãy đảm bảo tổng protein hàng ngày của bạn.
Rồi thứ yếu hơn là phân bố các liều protein đó trong ngày như thế nào.
Và thứ ba là bạn nên căn thời điểm lấy protein quanh buổi tập cụ thể vào lúc nào.
Vâng, cách tôi ví nó như sau.
Tổng lượng protein hàng ngày, đó là cái bánh.
Phân bố các liều qua ngày, đó là lớp kem phủ trên bánh.
Và đó là một lớp kem rất mỏng.
Làm sao chúng ta biết điều đó?
Làm sao chúng ta biết rằng thời điểm ăn protein không thực sự quan trọng bằng việc đảm bảo bạn có đủ protein?
Đó là câu hỏi hay.
Lý do chúng ta biết phân bố không quan trọng bằng tổng lượng là nhờ vài dòng bằng chứng mà tôi có thể nghĩ tới.
Có nghiên cứu của Yasuda so sánh mô hình 3 bữa với 2 bữa.
Mô hình 3 bữa có hiệu quả tốt hơn cho tăng cơ.
Nhưng có một nghiên cứu vừa được công bố, trời ơi, trong khoảng một tháng gần đây.
Nó tốt hơn về mặt phương pháp vì họ cho người tham gia ăn với lượng protein dồi dào.
Vậy nên Yasuda và cộng sự khi thử 2 so với 3, họ tính tổng cho mọi người là 1.3 gam trên kilogram trọng lượng cơ thể mỗi ngày.
Đó là tổng protein hàng ngày.
Và bây giờ chúng ta biết rằng đó là tổng không tối ưu nếu bạn muốn thúc đẩy tăng cơ.
Để thúc đẩy tăng cơ, chúng ta biết bạn nên ở mức 1.6 gam trên kilogram trọng lượng cơ thể, tương đương khoảng 0.7 gam trên pound.
Đó là mức bạn thực sự muốn nếu muốn tối đa hóa thích nghi cơ bắp với tập sức cản — như tăng kích thước cơ và sức mạnh.
Trong nghiên cứu mới nhất này, họ so sánh 3 bữa protein với 5 bữa protein.
Và tổng lượng protein tiêu thụ trong ngày ở cả hai nhóm đều khoảng 1 gam trên pound.
Tức khoảng 2.2 gam trên kilogram trọng lượng cơ thể.
Vậy chúng ta có tổng hàng ngày đã tối ưu, và đang thử 3 bữa so với 5 bữa protein.
Chúng ta đang làm tập luyện sức cản có lộ trình tăng dần.
Và đây là điều then chốt.
Đối tượng nghiên cứu là những người đã tập sức cản (resistance-trained), tức là đã có nền tảng tập tạ.
Không có sự khác biệt đáng kể về tăng kích thước cơ và sức mạnh giữa nhóm ăn 3 bữa protein mỗi ngày và nhóm ăn 5 bữa mỗi ngày.
Và đây là thiết kế nghiên cứu tốt nhất cho đến nay về chủ đề này.
Bởi vì khi tôi lớn lên và đọc các tài liệu về tăng cơ, nó nói bạn phải ăn 5 hay 6 bữa một ngày.
Nó nói đó là cách các vận động viên thể hình (bodybuilders) làm.
Khi nói về bất kỳ mục tiêu thể hình nào, bất kỳ mục tiêu thể dục nào, chúng ta phải đề cập hai điều chính.
Vậy đối tượng là ai và mục tiêu của chúng ta là gì?
Và có thể thứ ba là chúng ta cần nói rõ mức độ quan trọng là như thế nào?
Nói cách khác, đang ở cấp độ nào? Cái gì đang bị đặt cược?
Với các bodybuilder ở đẳng cấp cao, hầu hết họ tiêu thụ 5–6 bữa một ngày.
Một số thậm chí ăn 7–8 bữa trong thời kỳ ngoài mùa thi.
Và đó là những người dùng thuốc tăng cường.
Nên giới hạn tăng trưởng cơ và tốc độ tăng cơ của họ cao hơn đáng kể so với những người “tự nhiên”.
Lượng thức ăn mà những người này có thể xử lý và sử dụng hữu ích cũng nhiều hơn đáng kể.
Với nhóm này, tôi có thể thấy là việc họ tiêu thụ ít nhất 5–6 bữa một ngày là điều khá bình thường vì họ thường ăn gấp đôi lượng của người bình thường.
Nhưng điều thú vị là hướng dẫn từ nhóm tinh hoa kỳ lạ này lại lan truyền xuống công chúng nói chung.
Rồi họ mắc kẹt và nghĩ, ừ, có lẽ mình phải ăn mỗi 2.5 tiếng hay kiểu vậy.
Nhưng với dân số nói chung và thậm chí vận động viên nghiệp dư hay người tập cho vui, thực sự — tác động của việc phân bố protein là không đáng kể so với tổng lượng.
Vậy tôi nên ăn bao nhiêu protein mỗi ngày?
Bởi vì tôi nghĩ anh không đồng ý với mức khuyến nghị hàng ngày mà người ta thường bảo chúng ta ăn.
Tôi nghĩ tôi nặng 90 kilogram.
Ừ.
Tôi nên ăn bao nhiêu protein để tăng cơ, tăng khối cơ nạc?
Được rồi.
Chúng ta sẽ áp dụng câu hỏi về đối tượng, mục tiêu và mức độ quan trọng cho bạn.
Vậy anh mô tả tình trạng tập luyện của mình thế nào?
Rõ ràng anh không phải người mới.
Thì anh ở đâu đó giữa trình độ trung cấp và nâng cao.
Ừ.
Đúng không?
Ừ.
Vậy mục tiêu của anh là gì?
Muốn giảm mỡ và tăng cơ.
Được rồi. Chuyện quen thuộc rồi.
Cách tôi làm là tôi lấy 1.6 đến 2.2 gam trên kilogram trọng lượng mục tiêu hoặc trọng lượng mong muốn.
Đó là khoảng mà anh nên nhắm tới.
Còn với anh cụ thể, tôi sẽ thiên về ngưỡng cao hơn.
Bởi vì anh nói một phần mục tiêu là giảm một ít mỡ cơ thể, nhưng anh vẫn — anh đang đẩy giới hạn vì anh đã khá thon gọn rồi.
Vậy có một điều thú vị về việc ăn nhiều protein — điều đó giúp giảm mỡ cơ thể.
Thật sao?
Nếu tôi ăn nhiều protein, nó giúp giảm mỡ cơ thể à?
Ừ.
Đúng vậy.
Và cách chúng ta biết điều này là vì đã có vài nghiên cứu, bốn thử nghiệm lâm sàng, một báo cáo ca bệnh của Joey Antonio và các đồng nghiệp.
Họ khảo sát tác động của lượng protein rất cao, từ khoảng 3,3 đến 4,4 gram trên mỗi kilogram trọng lượng cơ thể.
Tương đương, khoảng 1,5 đến 2 gram trên mỗi pound.
Có phải vì bạn ăn ít carbohydrate hơn không?
Về cơ bản là bạn thay thế bằng thứ khác, nên bớt cảm giác đói.
Nếu tôi ăn 3,3 gram protein, tôi có lẽ sẽ không ăn thứ khác có nhiều chất béo.
Dòng nghiên cứu này được thực hiện trên những người tập sức mạnh (resistance training), trong điều kiện sinh hoạt bình thường.
Họ chỉ giao nhiệm vụ cho người tham gia tăng lượng protein lên 50% và thực sự thêm khoảng 80–100 gram protein vào khẩu phần ăn sinh hoạt hàng ngày của họ.
Vậy bạn sẽ nói gì với tôi?
Bạn sẽ nói hãy đẩy cao hơn nữa tính theo gram trên kilogram trọng lượng cơ thể.
Mục tiêu cân nặng của bạn là bao nhiêu?
Thực ra tôi không có mục tiêu cân nặng rõ ràng.
Tôi chỉ có mục tiêu về sức mạnh hơn.
Vậy thế này nhé:
Bạn đã bao giờ có vóc dáng mà bạn muốn chưa?
Khi đó bạn nặng bao nhiêu?
Lúc đó tôi khoảng 90.
Tôi nghĩ lúc đó tôi hơi dưới 90 kg.
Chắc khoảng 88.
Được rồi.
Vậy lấy 90 đi.
Nhân 90 với 2,2.
90 nhân 2,2.
Đó là mục tiêu protein của bạn.
198 gram protein mỗi ngày.
Vậy nếu một ly protein shake cung cấp cho tôi 20 gram protein,
thì tôi cần uống cơ bản 10 ly protein shake mỗi ngày.
Nghe nhiều quá.
Đúng là nhiều.
Tôi xin lưu ý một chút ở đây.
Bạn có thể đạt mục tiêu với 1,6 gram trên mỗi kilogram trọng lượng cơ thể.
Đó sẽ là mức thấp hơn để bắt đầu.
Vậy nhân 90 với 1,6.
Bạn có thể bắt đầu từ con số đó.
Nếu con số 198 nghe có vẻ khó thực hiện hoặc hơi quá, thì bắt đầu ở mức thấp hơn.
Phụ nữ có cần một chỉ định khác trong vấn đề này không?
Có cách tiếp cận khác nếu bạn là phụ nữ không?
Có. Nếu là phụ nữ, hầu như luôn nên bắt đầu ở mức thấp vì phụ nữ có tỷ lệ mỡ cơ thể cao hơn.
Và theo mặc định, họ có tỷ lệ khối lượng nạc (lean mass) thấp hơn.
Với phụ nữ thì thường sẽ bắt đầu ở 1,6 gram/kg trọng lượng mục tiêu và xem sao,
và nếu cần thì mới tăng dần.
Ăn quá nhiều protein có hại không?
Hiếm.
Rất hiếm.
Bạn phải có bệnh lý thận mạn tính từ trước.
Khi đó ăn nhiều protein thường không tốt.
Nhưng ngay cả những người có bệnh thận mạn cũng phải cân nhắc sự đánh đổi với chế độ ăn ít protein và nguy cơ sarcopenia (teo cơ do tuổi tác).
Họ sẽ giảm thiểu điều đó thế nào?
Còn với dân số khỏe mạnh nói chung, có nhiều nghiên cứu đánh giá chức năng thận, chức năng gan, sức khỏe xương.
Gần như không có mối đe dọa đáng kể nào đối với những cơ quan mà người ta thường lo ngại khi ăn protein cao.
Cơ thể con người hoàn toàn có khả năng chuyển hóa và chịu đựng lượng protein cao.
Và không phải protein nào cũng giống nhau, đúng, vì có protein động vật và protein thực vật, như trứng v.v.
Bạn nghĩ loại protein nào là tốt nhất?
Có loại nào tốt nhất không?
Tôi nghĩ điều tốt nhất là bạn nên có sự kết hợp nhiều loại protein khác nhau.
Chung quy lại, gram trên gram, protein động vật thường “anabolic” hơn protein thực vật.
Ý là chúng kích thích phản ứng tăng trưởng ở cơ bắp mạnh hơn.
Chúng kích thích tổng hợp protein cơ bắp mạnh mẽ hơn protein thực vật.
Có một ngoại lệ mà ta biết, là mycoprotein — protein có nguồn gốc từ nấm.
Loại này thực tế còn cho hiệu quả hơn protein sữa trong việc kích thích tổng hợp protein cơ bắp.
Có những ngoại lệ thú vị như vậy.
Nhưng nhìn chung, protein động vật tốt hơn cho tổng hợp protein cơ bắp so với protein thực vật.
Tuy nhiên, Stephen, một khi bạn tiêu thụ một lượng protein hàng ngày nhất định,
thì dường như không quan trọng bạn lấy bao nhiêu protein từ nguồn động vật so với nguồn thực vật
khi xét các yếu tố như kích thước cơ bắp và tăng sức mạnh.
Điều này đã được so sánh trong các can thiệp có kiểm soát, khi nhóm ăn chay thuần (vegan) được so sánh với nhóm ăn cả hai (omnivore),
với tổng lượng protein hàng ngày được tối ưu ở 1,6 g/kg/ngày (tức 0,7 g/pound) cho cả hai nhóm.
Kết hợp luyện tập sức bền tăng dần trong 12 tuần, không có khác biệt đáng kể giữa hai nhóm về tăng kích thước cơ và sức mạnh,
dù đó là protein từ chế độ ăn hỗn hợp hay từ chế độ ăn thực vật.
Và giờ đã có hai nghiên cứu chứng minh điều đó.
Chắc bạn có rất nhiều lần làm việc với ai đó trong sự nghiệp, người có mục tiêu
nhưng họ cảm thấy không thể đạt được,
bạn lại phải nói cùng một điều với nhiều người về cách giảm mỡ hay tăng cơ.
Phải chăng điều đó đơn giản là ăn nhiều protein hơn?
Đó là chuyện phổ biến với công chúng nói chung.
Mục tiêu protein của tôi là ít nhất 160 gram mỗi ngày.
Vì vậy tôi chỉ đảm bảo có bốn bữa, mỗi bữa ít nhất 40 gram protein.
Rất dễ thực hiện.
Cực kỳ dễ vì hai bữa ăn trong ngày của tôi là đồ ăn nguyên (whole foods),
còn hai bữa (hoặc hai đến ba bữa) là sinh tố protein.
Và vì thế thật sự rất dễ để tôi đảm bảo lượng protein nạp vào.
Ví dụ hai muỗng protein, bùm, thế là gần 50 gram protein ngay đó.
Nếu bạn uống hai ly như vậy một ngày,
thì đã có hơn một nửa nhu cầu protein được đảm bảo.
Nhưng nếu tôi ăn hết protein trong một bữa duy nhất, điều đó có ảnh hưởng tới khả năng tăng cơ hay giảm mỡ không, nếu tôi dồn tất cả vào một bữa,
nếu tôi chỉ uống một ly protein khổng lồ, nếu tôi cho vào khoảng năm muỗng?
Giờ, nếu bạn nói với tôi, này Alan, tôi muốn đạt thứ hạng thật tốt ở giải vô địch quốc gia năm nay,
NPC nationals, thể hình classic physique hoặc classic bodybuilding, hay bất cứ hạng thể hình nào,
tôi sẽ nói là bạn sẽ không muốn thử nhồi tất cả protein vào một bữa duy nhất.
Bởi vì những gì chúng ta muốn là tối đa hóa số lần “sự kiện vi-đồng hóa” trong ngày.
Chúng ta muốn tối đa hóa số lần bạn kích thích tối đa quá trình tổng hợp protein cơ bắp trong ngày.
Và nhìn từ góc độ thực tế, bạn có thể làm điều đó ít nhất ba hoặc bốn lần.
Nếu bạn làm được 3–4 lần trong ngày thay vì chỉ một lần với một bữa lớn duy nhất,
thì theo thời gian bạn có thể tăng nhiều cơ hơn so với việc ăn dồn vào một bữa.
Và điều này có thể quyết định vị trí của bạn khi kết thúc giai đoạn chuẩn bị thi đấu.
Nhưng đối với người bình thường trong dân số chung, về lý thuyết thì bạn có thể làm vậy.
Tôi sẽ thách bạn làm một việc.
Tôi đã hỏi khán giả về giảm cân và yêu cầu họ cho 15 câu hỏi phổ biến nhất mà họ chưa có lời giải đáp về giảm cân.
Câu hỏi đầu tiên là, làm sao để giảm cân nhanh?
Ha!
Về cơ bản, bạn có thể áp dụng cái gọi là “protein-sparing modified fast” — kiểu nhịn ăn sửa đổi nhằm tiết kiệm protein.
Bạn cơ bản đang ăn kiêng cấp tốc.
Tôi thật ra không thích cách đó lắm, thành thật nói.
Nghe này, tôi có đám cưới. Tôi cần giảm cân gấp. Làm sao giảm cân nhanh?
Giảm cân nhanh.
Vì vậy, bạn sẽ áp dụng thâm hụt calo quyết liệt.
Tôi sẽ nói là thấp hơn mức duy trì của bạn khoảng 20%.
Khoảng 20% có thể lên tới 40%, tùy từng người, thậm chí có người cắt tới khoảng 50% dưới mức duy trì.
Và giữ protein ở mức cao.
Khi đó chế độ sẽ mặc định là tương đối ít carbohydrate, tương đối ít chất béo.
Và tập luyện đều đặn. Đừng làm mình bị chấn thương.
Bạn nói là protein cao? Ừ. Protein cao.
Về mặt calorie, ví dụ nếu mức duy trì của bạn là một con số tròn, 2.000 kcal,
thì bạn chỉ cần cắt đi khoảng một phần ba và bắt đầu.
Xem bạn có thể duy trì giảm mỡ đồng thời giữ được mức sức mạnh tương đối hay không.
Gần như không thể tránh khỏi là ăn kiêng cấp tốc sẽ làm mất một phần sức mạnh trong quá trình đó.
Nhưng mà, chúng ta đang nói về một quá trình không tối ưu.
Nhưng đúng, đó là bài toán: thâm hụt calo quyết liệt, protein rất cao.
Và mức thâm hụt có thể rơi vào khoảng 500 đến ~1.000 kcal dưới mức bạn ăn bình thường.
Câu hỏi thứ hai là, tại sao tôi lại tăng cân trở lại sau khi ngừng Zempeg, Wagovi, v.v.?
Được rồi.
Những thuốc đồng vận thụ thể GLP-1 (GLP-1 RAs), các thuốc như Wagovi,
chúng có ít nhất ba cơ chế khác nhau mà tất cả đều hội tụ vào việc gần như triệt tiêu cảm giác đói và thèm ăn của bạn.
Vì vậy khi bạn ngừng thuốc, cảm giác thèm ăn bình thường sẽ quay trở lại.
Và một thực tế đáng tiếc đối với nhiều người dùng GLP-1 khi họ ngừng thuốc là họ không có thói quen
và không có kỹ năng cần thiết để duy trì việc giảm cân.
Và tất nhiên, họ lại phải chống chọi với cảm giác thèm ăn.
Vì vậy, tôi sẽ nói là hãy thử một quy trình giảm liều dần thay vì ngưng đột ngột.
Một quy trình giảm liều dần trong đó bạn củng cố các biện pháp chống ăn quá,
bạn củng cố thói quen tập luyện tốt và thói quen ăn uống lành mạnh,
và đồng thời bạn dần học cách sống chung và xử lý cảm giác đói giữa các bữa
và luyện những thói quen ấy.
Và điều đó hoàn toàn có thể làm được.
Tôi không thuộc nhóm người nói rằng không thể ngừng thuốc giảm cân thành công.
Thứ ba, lại là, liệu chuyển hóa của tôi có bị hỏng sau khi ăn kiêng không?
Họ đang hỏi về cái gọi là nhiệt sinh thích nghi (adaptive thermogenesis).
Ừ.
Đây không phải chuyện có thể giải thích ngắn gọn.
Quá trình thích nghi chuyển hóa khá phức tạp.
Và nó xảy ra theo cả hai hướng, cho dù bạn cố gắng tăng cân hay cố gắng giảm cân.
Trước đó chúng ta đã nói về sự tăng trong nhiệt sinh hoạt động ngoài bài tập — NEAT (non-exercise activity thermogenesis).
NEAT tăng lên đáp ứng với việc tăng lượng calo.
Tôi đã đưa ví dụ cho thấy tăng 336 kcal từ NEAT
khi thêm 1.000 kcal vào mức duy trì của mọi người.
Nhưng cũng có các nghiên cứu khác mà mức tăng calo không mạnh như vậy.
Trung bình, tăng NEAT hay nhiệt sinh do hoạt động ngoài bài tập vào khoảng 200–300 kcal.
Vì vậy, bạn tăng chi tiêu năng lượng khoảng 200–300 kcal nếu bạn ăn quá nhiều.
Cơ thể bạn sẽ bắt đầu vận động nhiều hơn, “rung” nhiều hơn và di chuyển nhiều hơn, đốt nhiều calo không phải do tập luyện hơn.
Đó là một sự thích nghi.
Đó là sự thích nghi ở phía thặng dư calo.
Còn ở phía thâm hụt calo thì ngược lại, giống như phản chiếu của nó.
Mọi người giảm nhiệt sinh hoạt động ngoài bài tập, hay NEAT.
Họ giảm trung bình khoảng 200–300 kcal do ăn kiêng.
Vì vậy đây là một phần của sự thích nghi chuyển hóa xảy ra khi ăn kiêng.
Phải chăng vì thế mà nhiều người cho rằng hệ thống “calories-in, calories-out” không hiệu quả với họ đôi khi?
Bởi vì họ không nhận ra rằng khi ở trong thâm hụt calo,
họ vô thức di chuyển ít hơn, điều đó có nghĩa là họ đốt ít calo hơn.
Vậy thực ra họ không ở trạng thái thâm hụt calo.
Đúng vậy.
Về mặt ăn kiêng, vốn là một vấn đề y tế cộng đồng hơn, giảm cân cần thiết hơn là tăng cân.
Với hầu hết mọi người thì việc này khó hơn.
Bởi vì ngoài việc giảm hoạt động ngoài bài tập (NEAT — non-exercise activity) khiến mọi người đốt ít hơn khoảng 200–300 calo, nghĩa là họ không còn đốt số calo đó vào cuối chu kỳ ăn kiêng, thì còn có cái gọi là giảm sinh nhiệt thích nghi.
Được rồi, bạn có nhắc tới sinh nhiệt thích nghi.
Về mặt kỹ thuật, có sinh nhiệt thích nghi không run và sinh nhiệt thích nghi do run, nhưng tất cả đều liên quan tới việc tăng tiêu hao năng lượng để đáp ứng môi trường lạnh.
Vậy về mặt kỹ thuật, đó là sinh nhiệt thích nghi — là sự tăng tiêu hao năng lượng.
Khi mọi người ăn kiêng, có một cái gọi là giảm sinh nhiệt thích nghi.
Và một phần của nó là giảm sinh nhiệt do hoạt động không tập luyện (NEAT).
Bạn đang nói cơ thể thay đổi khi chúng ta bị thâm hụt calo. Nó ngừng làm nhiều thứ hơn.
Đúng, đó là phần hoạt động.
Nhưng còn phần chuyển hóa nữa.
Vậy là chúng ta có giảm hoạt động không tập luyện.
Rồi còn giảm sinh nhiệt thích nghi, liên quan tới thành phần chuyển hóa do hệ thần kinh giao cảm, và cũng có khả năng do hoạt động của tuyến giáp nữa.
Nên có cả thay đổi chuyển hóa và thay đổi về hành vi/hoạt động.
Khi người ta nói “tôi có trao đổi chất chậm”, họ có thể nói thật.
Khi người ta nói “tôi có trao đổi chất chậm”, thường là họ bị giảm NEAT khá lớn, vào khoảng 200–300 calo.
Còn giảm sinh nhiệt thích nghi là thêm khoảng 50–100 calo.
Vậy là ta đang nhìn vào con số vào khoảng 300–400 calo mà họ không còn đốt nữa do quá trình ăn kiêng.
Nếu bạn lấy một người được chẩn đoán suy giáp lâm sàng, thì tỷ lệ trao đổi chất lúc nghỉ của họ có thể thấp hơn 7–10% so với người không có vấn đề tuyến giáp.
Vậy bạn lại cộng thêm 100–200 calo bị giảm nữa.
Thế là có khả năng lên tới 500–600 calo tiêu hao năng lượng mà người đó gặp khó khăn vào cuối chu kỳ ăn kiêng.
Vậy tôi đoán phần nào đúng khi mọi người hiểu rằng nếu bạn ăn quá nhiều thì “chuyển hóa” của bạn, theo cách họ hiểu, tăng lên; còn nếu bạn ăn thiếu thì chuyển hóa chậm lại.
Đúng, nhưng tôi phải nhấn mạnh thành phần chính làm chậm là hoạt động ngoài bài tập — bạn di chuyển ít hơn.
Các thành phần khác, như giảm sinh nhiệt thích nghi và khả năng có vấn đề tuyến giáp, là thành phần nhỏ hơn.
Thành phần chính là giảm việc ngọ nguậy, giảm tốc độ đi lại, tăng thời gian ngồi.
Và bạn có thể kiểm soát điều đó chứ?
Có.
Khó xác định từng chi tiết, nhưng miễn là bạn biết những thứ đó giảm đi.
Tôi sẽ lấy ví dụ những vận động viên thể hình: khi giai đoạn cắt mỡ diễn tiến, họ thực sự nằm vắt vẻo giữa các buổi cardio, buổi tập sức đề kháng và các bữa ăn chuẩn bị sẵn.
Họ không còn gõ ngón tay, nhún nhảy theo nhạc, và không còn nhanh nhẹn trong bước đi nữa.
Nói chung họ không còn làm các hoạt động ngoài bài tập.
Câu hỏi số bốn.
Chế độ ăn nào thực sự hiệu quả nhất cho giảm cân lâu dài? Keto, ít béo, Địa Trung Hải, nhịn ăn gián đoạn.
Bạn phải cho tôi một câu trả lời ở đây.
Tôi sẽ nói trong một câu.
Chế độ ăn có đủ protein, đủ tổng calo, chủ yếu gồm các lựa chọn thực phẩm lành mạnh, và phù hợp với sở thích cá nhân và khả năng chịu đựng của từng người.
Làm sao để giảm mỡ bụng cụ thể? Có thể nhắm riêng vùng bụng không?
Nhắm riêng mỡ bụng thực chất là nhắm tới giảm tổng mỡ cơ thể. Bạn không thể giảm mỡ chỗ này chỗ kia theo điểm (spot-reduce) một cách chắc chắn.
Nếu đi sâu hơn, có thể một số chế độ ăn thuận lợi hơn trong việc ngăn ngừa tích tụ mỡ nội tạng hoặc thậm chí thúc đẩy giảm mỡ nội tạng.
Mỡ nội tạng là mỡ nằm trong khoang bụng xung quanh các cơ quan.
Vì vậy, một số chế độ ăn có thể thuận lợi hơn cho việc giảm mỡ nội tạng — đó là những chế độ có tỷ lệ chất béo bão hòa thấp hơn.
Ví dụ thức ăn chứa chất béo bão hòa là gì? Các miếng thịt nhiều mỡ của động vật trên cạn.
Vì vậy, mỡ từ động vật trên cạn sẽ là chất béo bão hòa dễ dẫn đến tăng mỡ nội tạng.
Nếu bạn thay các miếng thịt mỡ bằng cách cắt bớt mỡ, và thay bằng thứ khác như bơ, các loại hạt, dầu ôliu, hạt giống, thì tốt hơn.
Về thời kỳ mãn kinh, tại sao giảm mỡ lại khó hơn và thực sự phương pháp nào hiệu quả?
Trong giai đoạn chuyển tiếp mãn kinh, thường bắt đầu vào khoảng giữa 40 tuổi và kết thúc vào giữa 50 tuổi, có những thay đổi về sinh lý và hormon có thể gây thách thức cho một chương trình tập luyện.
Nó có thể làm khó khả năng thực hiện và duy trì chương trình đó.
Những thứ như bốc hỏa, đau khớp, thay đổi chức năng tình dục và giấc ngủ kém — tất cả những điều đó có thể hội tụ dẫn tới giảm khả năng bám sát một chương trình và thực hiện hoạt động thể chất cùng tuân thủ dinh dưỡng cần thiết để đạt được tốc độ tiến triển tiêu chuẩn về thay đổi thành phần cơ thể.
Giải pháp đơn giản là bạn không cần phải thay đổi toàn bộ chương trình vì một người đang trải qua mãn kinh. Bạn không cần cắt bỏ dưỡng chất hay làm điều gì đặc biệt.
Những gì hiệu quả là hạ thấp kỳ vọng về tiến triển.
Trong khi tôi thường khuyên mục tiêu mất khoảng 1 pound mỗi tuần, thì người ở giai đoạn chuyển tiếp mãn kinh gặp nhiều thách thức đồng thời hơn.
Vì vậy chúng tôi sẽ đặt mục tiêu khoảng một nửa mức đó.
Protein?
Họ làm gì về mặt protein?
Chỉ giữ lượng protein cao thôi sao?
Cùng khoảng đó thôi.
Ừ.
Về protein, tôi phải nói là có kiểu khuyến nghị hai mức.
Với công chúng chung có mục tiêu bình thường thì 1,2–1,6 gram trên kilogram trọng lượng cơ thể là ổn.
Đó là mục tiêu trung bình cho dân số nói chung.
Còn với người giống bạn, giống tôi, và những người có xu hướng muốn đẩy mạnh hơn mức trung bình một chút thì 1,6–2,2 gram trên kilogram trọng lượng cơ thể.
Và, bạn biết đấy, có một chút biên độ nữa cho những người ở rìa như vận động viên thể hình thi đấu, tôi không có vấn đề gì nếu họ đi cao hơn ngưỡng 2,2 gram/kg đó.
Có điều gì khác mà phụ nữ tiền mãn kinh hoặc mãn kinh cần hiểu về việc tăng cơ và giữ mỡ không tăng khi họ đang trải qua thời kỳ mãn kinh không?
Chúng ta có bỏ sót điều gì không?
Tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng giữa đời có thể là giai đoạn cao nhất về căng thẳng tâm lý trong đời người.
Bắt đầu từ cuối 40 tuổi, kéo dài đến 50s và 60s, là như vậy.
Khoảng thời gian tập trung trong chuyển tiếp mãn kinh, giữa 40 đến giữa 50, là lúc mọi người phải đối mặt với cha mẹ ốm yếu.
Áp lực vì cha mẹ bệnh, áp lực vì con cái đang học trung học hay đại học, áp lực vì sự thăng tiến đỉnh điểm trong sự nghiệp,
những áp lực đó, cùng với thời gian và năng lượng cần phân bổ cho tất cả những việc ấy.
Tất cả những thứ đó làm phân tâm khỏi, ôi, tôi có chương trình tập thể dục đây.
Ôi, huấn luyện viên bắt tôi phải làm cái này cái kia, và giờ bắt tôi ăn kiêng thế này.
Đó là điều tôi muốn nhấn mạnh.
Không có gì đặc biệt hay khác biệt phải làm.
Thực ra hiện đang có nhiều huyền thoại lan truyền trong không gian này,
các huấn luyện viên, guru và thậm chí một số bác sĩ đang nói với phụ nữ rằng họ chắc chắn sẽ tăng rất nhiều mỡ bụng
và mất rất nhiều cơ trong thời kỳ mãn kinh.
Chuyện đó sẽ xảy ra. Bạn bị định sẵn.
Nhưng điều đó không đúng.
Có một nghiên cứu gọi là nghiên cứu SWAN.
Đó là nghiên cứu dài nhất và lớn nhất thuộc loại này.
Lượng mỡ trung bình tăng trong toàn bộ chuyển tiếp mãn kinh là 1,6 kilogram,
tức khoảng 3,5 pound.
Và lượng cơ trung bình mất đi trong toàn chuyển tiếp mãn kinh là 0,2 kilogram —
khoảng nửa pound cơ.
Về mặt thống kê thì có ý nghĩa, nhưng không phải là không thể vượt qua.
Sẽ có những trường hợp ngoại lệ mất cơ gấp đôi và tăng mỡ gấp đôi so với đó chứ?
Có.
Nhưng tất cả những điều này không phải là không thể khắc phục.
Bạn nghĩ thế nào về việc dùng, là HRT phải không?
Điều đó có giúp không?
Ừ.
Nó giúp những người cần nó.
Vì vậy HRT nên được xem xét theo từng cá nhân.
Một điều khiến tôi cực kỳ bực mình là nhìn vào phần bình luận trên mạng xã hội, mọi người nói với nhau rằng,
ồ bạn vừa bước sang tuổi 40, đến lúc đi dùng HRT rồi.
Đó là chuyện giữa bạn và bác sĩ của bạn.
Mọi người đang cố phổ quát hóa những thay đổi lớn như HRT.
Có người chắc chắn được lợi từ nó.
Nhưng cũng có nhiều người không cần.
Những người được lợi, họ có thấy dễ tăng khối lượng cơ và không tăng mỡ hơn không?
Đó là một kết quả thường gặp.
Nhưng điều tôi muốn nói về HRT là thế này.
Phải có lý do dựa trên triệu chứng để bắt đầu dùng.
Bạn phải đang gặp các triệu chứng làm xáo trộn chất lượng cuộc sống của bạn, bất kể xét nghiệm máu ra sao.
Ví dụ với testosterone.
Nếu bạn ở dưới ngưỡng testosterone, ở phía thấp của khoảng tham chiếu, nhưng bạn không có triệu chứng gì và cảm thấy ổn, bạn thực hiện tốt ở mọi mặt,
thì việc bạn có muốn can thiệp vì thấy phiền khi bị thấp hơn mức bình thường hay ở phía thấp của khoảng tham chiếu là tùy bạn.
Nó phụ thuộc vào bạn.
Vì vậy phải được dẫn dắt bởi triệu chứng.
Một điều khác cần xem với HRT là nhiều người chỉ làm một lần xét nghiệm
và đánh giá nhu cầu dùng thay thế hormone dựa trên một xét nghiệm duy nhất.
Người ta cần xem liệu có xu hướng nào đang diễn ra theo một hướng hay không.
Nếu xu hướng đó đi theo hướng xấu theo thời gian — và bạn có thể làm điều này bằng nhiều mốc xét nghiệm trong một khoảng thời gian — thì mới đáng cân nhắc.
Có thể tranh luận là 6 tháng, 12 tháng để xem chuyện gì đang xảy ra.
Cố gắng sửa chữa bằng lối sống và chế độ ăn.
Và thường thì có thể khắc phục được.
Tôi đã gặp nhiều trường hợp một anh chàng thiếu ngủ, làm việc quá sức, ăn uống tệ, đi xét nghiệm testosterone.
Ồ, bạn ở ngay sát đáy hoặc thậm chí dưới mức bình thường.
Ồ, đến lúc phải HRT rồi.
Khoan đã.
Hãy cho anh ta ngủ đủ.
Cải thiện lối sống, cải thiện thành phần cơ thể.
Rồi, đột nhiên, nồng độ testosterone tăng gấp đôi.
Chuyện này không hiếm.
Vì vậy tôi rất ủng hộ: trước hết có triệu chứng làm cơ sở cho HRT không?
Thứ hai, chúng ta đang dựa trên một mốc xét nghiệm đơn lẻ hay đã thực sự thấy một xu hướng theo thời gian?
Câu hỏi tiếp theo của tôi là về PCOS.
Rất nhiều phụ nữ đang vật lộn với PCOS, và điều đó khiến họ có chu kỳ kinh không đều và vấn đề sinh sản.
Bạn sẽ nói gì với một phụ nữ đang gặp khó khăn với PCOS về mặt chỉ dẫn dinh dưỡng?
OK, PCOS chia sẻ nhiều đặc điểm chuyển hóa với đái tháo đường type 2.
Có kháng insulin.
Có rối loạn kiểm soát đường huyết.
Vì vậy chúng ta có thể hoàn toàn biện minh cho việc thận trọng với tổng lượng carbohydrate tiêu thụ ở người bị PCOS.
Với đái tháo đường type 2, có hai mức độ quan trọng về dinh dưỡng.
Vì vậy điều quan trọng nhất với đái tháo đường type 2 là bạn phải cấu trúc chế độ ăn sao cho cho phép giảm mỡ cơ thể.
Thành công của các thuốc GLP-1 thực ra đã chứng minh rằng cốt lõi của tiểu đường type 2 là ăn quá nhiều, dẫn tới thừa mỡ cơ thể.
Vậy cơ chế gây ra tiểu đường type 2 ở những người có cơ địa di truyền là họ tăng tổng mỡ cơ thể, rồi sau đó tăng mỡ nội tạng, một lượng mỡ nội tạng quá mức.
Rồi điều này dẫn tới kháng insulin và suy giảm khả năng kiểm soát đường huyết.
Về điểm này, PCOS (hội chứng buồng trứng đa nang) rất giống như vậy.
Hiện không có một giao thức chế độ ăn tiêu chuẩn hay dựa trên sự đồng thuận cho PCOS.
Nhưng vì nó có rất nhiều đặc điểm tương tự với tiểu đường type 2, nên chúng ta có thể áp dụng hầu như cùng những nguyên tắc can thiệp như với tiểu đường type 2,
đầu tiên là ưu tiên giảm tổng mỡ cơ thể.
Còn bước thứ hai là, được rồi, có cần phải hạn chế carbohydrate thêm nữa hay không?
Với PCOS thì cũng sẽ tương tự như vậy.
Ở mức dân số với tiểu đường type 2, khoảng ~130 gram carbohydrate mỗi ngày có vẻ là mức “ngọt” — tức dưới mức đó mọi người dễ kiểm soát đường huyết hơn so với trên mức đó.
Nhưng đó chỉ là trung bình thống kê.
Chúng ta vẫn phải xem xét từng trường hợp cụ thể.
Bạn gái tôi bị PCOS, cô ấy ăn theo chế độ ketogenic cùng tôi.
Hiện cô ấy đang theo chế độ đó.
Chúng tôi theo được khoảng 8 tuần rồi.
Chúng tôi thường theo từng đợt qua các năm.
Cô ấy nói chu kỳ kinh nguyệt của cô ấy đã hoàn toàn điều chỉnh lại.
Tôi nhớ nhất là chu kỳ dài nhất từng tới khoảng 60 ngày.
Và vì cô ấy đã hạn chế carbohydrate như vậy bằng keto, cô ấy nói giờ chu kỳ hoàn hảo.
Bây giờ nó hoàn toàn có thể dự đoán được.
Tuyệt quá.
Tôi nói điều đó một phần vì mọi người, tôi nghĩ nhiều người, với PCOS, những người có chu kỳ kinh nguyệt không đều, thường không nghĩ rằng carbohydrate, đường, glucose gì đó có thể là thủ phạm.
Ừ.
Ừ, đúng vậy.
Bởi vì nó thường được đóng khung như một bệnh bẩm sinh, có thể di truyền.
Có lẽ có phần sự thật ở đó.
Nhưng thật kinh ngạc khi can thiệp bằng chế độ ăn lại có ảnh hưởng sâu sắc đến cô ấy như vậy.
Thật vui khi nghe bạn tìm được thứ có tác dụng.
Bất cứ khi nào bạn đến với một tình trạng lâm sàng nào đó, trước hết tôi sẽ nói, này, hãy đi khám bác sĩ nội tiết hoặc bác sĩ chuyên về vấn đề đó.
Về chu kỳ kinh nguyệt, nói chung nếu bạn có chu kỳ kinh nguyệt không đều, có những điều cần nghĩ tới không?
Thứ nhất, đi khám bác sĩ.
Thứ hai, cân nhắc xem bạn có đang tập quá sức và ăn không đủ hay không.
Vậy chuyện gì xảy ra với các vận động viên thể hình nữ?
Rối loạn kinh nguyệt, mất kinh vài tháng vào giai đoạn chuẩn bị (prep), đôi khi chỉ vài tuần tùy mức độ khắt khe của chế độ.
Nên rối loạn kinh nguyệt rất phổ biến ở vận động viên thi đấu và cả những người tập giải trí phải giữ mức thon gọn trong khi vẫn duy trì khối lượng tập rất lớn.
Có phải cơ thể theo góc nhìn tiến hoá đang nói là: nghe này, chúng ta không có đủ năng lượng để có em bé lúc này, nên chúng ta sẽ tắt chức năng này đi?
Đúng y vậy.
Vì vậy bạn không nên hạn chế tiêu thụ calo quá nhiều nếu bạn có chu kỳ không đều và đang cố gắng điều chỉnh lại nó.
Đúng.
Cái gọi là “bộ ba ở vận động viên nữ” bắt nguồn từ tập quá mức, ăn uống thiếu hụt (có thể kèm rối loạn ăn uống), rồi sau đó chu kỳ kinh nguyệt bị rối loạn và dừng, các thay đổi nội tiết xảy ra có hại, và cuối cùng dẫn tới giảm mật độ xương, loãng xương.
Chuỗi sự kiện ấy thật không may rất phổ biến ở những phụ nữ không chú ý tới việc duy trì chu kỳ kinh nguyệt khoẻ mạnh.
Mọi người hay dùng thuật ngữ “trí nhớ cơ bắp” (muscle memory) suốt — trước đây tôi nghĩ điều đó vô lý.
Nhưng hôm nọ tôi nói chuyện với một người và họ bảo, thực ra, cơ thể bạn có trí nhớ cơ bắp, nghĩa là nếu tôi tuột phong độ và ngừng tới phòng gym, cơ thể tôi sẽ dễ quay trở lại vóc dáng hiện tại hơn vì tôi đã ở đó một lần rồi.
Đúng vậy à? Điều đó có thật không?
Có thật.
Cộng đồng vẫn còn tranh luận chút ít, nhưng về mặt sinh lý khi bạn tập, bạn tạo ra các nhân sợi cơ mới (myonuclei).
Bạn tăng cái gọi là miền nhân cơ (myonuclear domains) và những cái đó giữ khá ổn định ngay cả trong thời gian không tập.
Nhưng vẫn có thành phần cảm giác bản thể hoặc vận động (proprioceptive/motor) của việc tập luyện gắn với người ta — khía cạnh kỹ năng — giúp họ thực hiện các động tác và làm những điều cần thiết để gây ra thích nghi.
Vậy nên bạn không chỉ có “trí nhớ” từ phía miền nhân cơ, mà còn có học hành vận động, thành phần thần kinh.
Và tới một mức độ nào đó, bạn còn có yếu tố hệ xương giúp khả năng bật lại khi chịu tải và tăng cơ.
Hệ vi sinh đường ruột có vai trò trong khả năng giảm cân của tôi không?
Không phải vai trò lớn.
Dĩ nhiên, nếu tôi…
Sao anh lại phát ra tiếng như vậy?
Ồ, có vài người trong lĩnh vực này đặt hệ vi sinh là “điều phối chính” cho mọi thứ.
Nhưng nó chắc chắn là một phần của trục các hệ cơ quan biểu hiện ra kết quả chúng ta muốn.
Nó là một phần, có, nhưng không phải con rối chính điều khiển mọi thứ.
Mọi thứ hoạt động phối hợp.
Tôi lấy ví dụ: có những thực phẩm bổ sung được quảng cáo là có thể “sửa” hệ vi sinh đường ruột và gây giảm cân nhiều hơn.
Đã có nhiều nghiên cứu xem hiện tượng đó.
Và mặc dù trong một số trường hợp có hiệu quả có ý nghĩa thống kê, nhưng lượng tuyệt đối mà chúng giúp cho việc giảm mỡ cơ thể hay giảm cân thường không có ý nghĩa thực tiễn.
Nó quá nhỏ để được coi là đáng kể.
Vì vậy tôi sẽ không nhất thiết dựa vào những thay đổi của hệ vi sinh vật đường ruột để ảnh hưởng tới thay đổi tổng thể về mỡ cơ thể.
Ở đây tôi có 20 quả trứng.
Tôi nghe nói anh ăn 20 quả trứng mỗi tuần, nghĩa là khoảng, biết đâu, bốn quả mỗi ngày.
Tại sao anh ăn nhiều trứng vậy?
Thứ nhất, tôi là một trong những người kỳ quặc thực sự thích trứng.
Tôi thích mùi vị của chúng.
Chúng là nguồn protein rất tốt.
Cũng là nguồn chất béo khá ổn.
Phần lớn chất béo trong trứng là axit oleic, nhân tiện, một loại chất béo không bão hòa đơn chiếm ưu thế trong dầu ô liu.
Nó có hàm lượng chất béo bão hòa thấp.
Dĩ nhiên, điểm bị chê ở trứng là hàm lượng cholesterol.
Nhưng thú vị là, thực ra chất béo bão hòa trong chế độ ăn có tác động lớn hơn lên chỉ số mỡ trong máu so với cholesterol từ thức ăn, cũng khá là thú vị.
Tôi biết các cơ quan y tế chính muốn bạn hạn chế tiêu thụ trứng xuống còn khoảng một quả một ngày, có thể hai quả nếu bạn là người cao tuổi.
Vậy nên tôi coi các cơ quan y tế hay thậm chí các hướng dẫn đồng thuận là, ổn, điều đó tốt.
Đó là một điểm khởi đầu tốt.
Tình cờ tôi thích trứng.
Tôi sẽ ăn nhiều hơn thế.
Kiểm tra máu tôi đi.
Kiểm tra sức khỏe tôi đi.
Tôi vẫn hoàn toàn ổn.
Vậy nên tôi là kiểu người có thể ăn bốn quả trứng một ngày mà không sao.
Đây có phải một phần trong giao thức testosterone rộng hơn của anh không?
Tôi thích thực tế là trứng có lợi cho việc sản xuất testosterone.
Vậy anh 53 tuổi đúng không?
Đúng.
Anh có kiểm tra nồng độ testosterone không?
Tôi đã lâu không kiểm tra nồng độ testosterone, nhưng tôi không lo lắng về điều đó.
Bởi vì một lần nữa, đó sẽ là chuyện tôi quan tâm theo triệu chứng.
Nên nếu tôi có các triệu chứng của testosterone thấp, thì đó sẽ là lý do để tôi kiểm tra xem chuyện gì đang xảy ra.
Và rồi tôi sẽ phải lùi lại và xem mình có thể thay đổi gì về lối sống?
Tôi có những gì có thể thay đổi không dùng thuốc?
Và biết không?
Nếu một ngày nào đó tôi cần dùng testosterone ngoại sinh, thì thôi cũng chấp nhận.
Hiện tại tôi chưa tới mức đó.
Anh uống thực phẩm bổ sung gì mỗi ngày?
Tôi uống viên đa sinh tố.
Thực ra tôi uống hai viên đa sinh tố.
Lý do tôi uống hai viên là bởi vì một số chất dinh dưỡng chính trong đó phải có ở lượng rất nhỏ trong mỗi viên, tới mức một viên đơn lẻ hầu như vô nghĩa.
Vì vậy tôi uống hai viên đa sinh tố, một loại có sắt, một loại không có sắt.
Và tôi cũng uống dầu cá.
Tôi uống magiê.
Và tôi uống vitamin D3.
Tôi uống vitamin C.
Và nhân tiện, tôi nên nói trước rằng phần này mang tính “bro science” trong thói quen cá nhân của tôi.
Bởi vì tôi uống vitamin theo kiểu đặt cược hơn là, này, có bằng chứng cuối cùng, dựa trên bằng chứng chắc chắn.
Tôi nghĩ không phải ai cũng nên làm như vậy.
Ok, tôi muốn nói rõ điều đó.
Tôi cũng uống magiê.
Và tôi cũng uống collagen.
Và tôi cũng uống creatine.
Nếu tôi bảo anh chỉ được dùng ba trong số những chất bổ sung đó, anh sẽ chọn ba cái nào?
Đó là một câu hỏi hay.
Tôi sẽ tính hai viên đa sinh tố của tôi là một.
Vậy viên đa sinh tố của anh — đó có phải là thứ đầu tiên không?
Ừ.
Vậy thì đa sinh tố.
Và omega-3, dầu cá, vitamin D3.
Vậy là anh loại creatine rồi.
Anh thật là thiên tài.
Đó sẽ là ba thứ hàng đầu.
Tôi có thể thêm creatine vào không?
Tôi có thể nhét nó vào không?
Không, không, không.
Ôi, anh bạn.
Phải chọn ba thôi.
Vậy anh chọn đa sinh tố, omega-3, vitamin D3.
Ừ, việc bỏ creatine làm tôi hơi khiêm nhường.
Được thôi, fine, tôi giữ ba thứ đó.
Anh gọi creatine là “king creatine”.
Ừ.
Tại sao anh gọi vậy?
Nó là thực phẩm bổ sung không phải thuốc duy nhất mà thực sự có nền tảng bằng chứng rất mạnh, sâu và rộng trong việc tăng cường hiệu quả của tập kháng lực.
Nên là tăng sức mạnh và tăng kích thước.
Ảnh hưởng lên sức mạnh nhiều hơn là lên kích thước.
Phần tăng kích thước thường tới trong giai đoạn nạp ban đầu, khi có nhiều nước nội bào hơn trong cơ — đó là phần ngay lập tức mà người ta cảm nhận khi bắt đầu dùng creatine và cũng khi ngưng dùng.
Vậy nên bạn sẽ mất vài cân khối nạc nếu ngưng creatine.
Tôi gọi nó là “king creatine” vì có thể đã có gần, tôi muốn nói là trên một nghìn nghiên cứu.
Và phần lớn trong số đó cho thấy hiệu quả tích cực.
Thường thì nếu so sánh nhóm dùng creatine và nhóm không dùng, nhóm dùng creatine sẽ tăng khả năng nâng tạ khoảng 20%, trong khi nhóm không dùng chỉ tăng cỡ 12% trong một nghiên cứu điển hình dài khoảng 8–12 tuần.
Vậy đó là lợi thế đáng kể về tăng sức mạnh.
Và về lâu dài, điều đó chắc chắn sẽ thúc đẩy sự phì đại cơ (tăng cơ) nữa.
Khi bạn “nạp” đầy creatine — tức là làm bão hòa dự trữ creatine trong cơ — điều đó cần một giai đoạn nạp 20–25 gram mỗi ngày trong 5–7 ngày, hoặc một chế độ duy trì 3–5 gram mỗi ngày; bạn sẽ đạt trạng thái bão hòa sau khoảng 30 ngày nếu dùng duy trì.
Trong giai đoạn nạp, người ta thường tăng khoảng 2% trọng lượng cơ thể dưới dạng khối nạc.
Mọi người hay nói về creatine như thể đó là một thứ kỳ diệu mà ai cũng nên dùng.
Đó là một trong số ít chất bổ sung mà hầu hết chuyên gia tôi nói chuyện đều đồng ý.
Tất nhiên vitamin D, omega-3 và viên đa sinh tố cũng thường được nhắc tới.
Nhưng creatine thì dường như không ai có vấn đề lớn gì với nó hoặc chỉ ra nhiều tác dụng phụ cho cả nam và nữ.
Nó có lợi cho hệ cơ xương.
Tin hay không thì tùy, creatine còn có lợi cho sức khỏe khớp.
Không chỉ hiệu quả về hiệu suất thể thao và phì đại cơ, mà còn có những thứ như cải thiện kiểm soát đường huyết, cải thiện trí nhớ.
Nhiều mảng khác nhau của nhận thức có thể được cải thiện bởi creatine.
Mức creatine trong não có thể tăng lên khi bổ sung, và khi đó bạn tạo ra một môi trường thúc đẩy năng lượng trong não, và chính nhờ vậy mà những tác dụng tích cực lên trí nhớ xảy ra khi bổ sung creatine, đặc biệt ở những người có suy giảm nhận thức.
Vậy gần như không có gì mà creatine không làm được.
Wow. Một phát biểu đấy.
Một doanh nghiệp chỉ tốt bằng con người ở bên trong nó.
Vậy làm sao bạn đảm bảo tuyển được những người giỏi nhất?
Nhà tài trợ của chúng tôi, LinkedIn, có thể giúp bạn tìm những ứng viên đó nhanh chóng.
Tôi tin vào việc dành thời gian để tuyển dụng cẩn thận.
Nhưng tôi cũng hiểu rằng một khi bạn đã quyết định tuyển, bạn muốn xúc tiến ngay và đưa những ứng viên tốt nhất trước mặt mình để bắt đầu phỏng vấn.
Và đó là lúc việc trả tiền để quảng bá vị trí trên LinkedIn tạo nên tất cả sự khác biệt.
Bởi vì bạn sẽ nhận được hồ sơ ứng viên nhanh gấp bảy lần so với khi đăng tuyển miễn phí.
Và mặc dù tuyển dụng chậm, cân nhắc kỹ là quan trọng, nhưng bạn không bao giờ muốn nền tảng tuyển dụng của mình là thứ kéo bạn lùi lại.
LinkedIn theo kịp tốc độ.
Họ lo phần nặng nhọc, gửi cho bạn những ứng viên có kỹ năng cao mà bạn khó tìm được ở nơi khác.
Vậy khi đến lúc tuyển người tiếp theo, hãy làm cho nó xứng đáng và quảng bá công việc của bạn trên LinkedIn.
Truy cập linkedin.com/doac.
Đó là linkedin.com/doac.
Áp dụng điều khoản và điều kiện.
Khoảng nghỉ trong chế độ ăn.
Khoảng nghỉ trong chế độ ăn là gì?
Và tại sao đó lại là một công cụ hữu ích?
Vâng.
Một trong những điều lớn mà người ăn kiêng gặp phải là những điểm đình trệ trong tiến trình.
Và chúng ta có thể định nghĩa một điểm đình trệ tiến triển là bốn đến có thể tám tuần không có thay đổi về thành phần cơ thể, mặc dù đã tuân thủ tốt chương trình.
Với định nghĩa đó, thì can thiệp để vượt qua hoặc quản lý một đình trệ thực sự là một quá trình cá nhân hóa cần xem xét từng trường hợp; ví dụ, nếu ai đó cảm thấy họ đang ở giữa một đình trệ và họ đã theo chương trình, thì thực sự chỉ có hai lý do khiến đình trệ xảy ra.
Lý do thứ nhất là việc tuân thủ của họ không nhất quán.
Vì vậy, tuân thủ kém là lý do số một.
Hoặc lý do thứ hai, họ đã đạt cân bằng năng lượng.
Nghĩa là họ đã đạt một điểm duy trì mới, thực sự và hợp lệ.
Nhưng có một điều tổng quát về khái niệm đình trệ mà mọi người cần hiểu.
Chúng ta tự động nhìn nhận đình trệ tiến triển như điều tiêu cực trong khi mọi người cần sắp xếp lại hoặc thay đổi cách nhìn về đình trệ là gì.
Và đình trệ chỉ là cơ thể đang làm nhiệm vụ của nó.
Khi chúng ta nhìn cơ thể như một đơn vị thích nghi để tồn tại, thì cân bằng nội môi là một phần lớn của điều đó.
Vì vậy nếu cơ thể đạt được cân bằng nội môi, thì hallelujah, chúng ta sẽ sống. Chúng ta sẽ tồn tại.
Ví dụ, nếu ai đó có nhiều cân cần giảm, giả sử vào khoảng trên 20 pound — 20, 40, 60 pound cần giảm — họ phải hiểu rằng sẽ gặp nhiều đình trệ trên đường đến mục tiêu cuối cùng.
Và cách cơ thể thay đổi luôn là kiểu bùng lên, chậm lại, dừng lại.
Và nó cứ tiếp diễn như vậy.
Và với mỗi đình trệ tiến triển, phần bùng lên sẽ ngắn hơn.
Phần chậm lại rồi đến phần đình trệ sẽ dài hơn.
Bạn có thể nghĩ nó như các bậc thang và sàn nghỉ.
Vậy với mỗi đình trệ kế tiếp, bậc thang ngắn hơn, sàn nghỉ dài hơn.
Nhưng nó vốn phải như vậy.
Và các đình trệ sẽ ngày càng dài hơn bởi vì mục tiêu cuối cùng, rốt cuộc, cũng là một dạng đình trệ.
Và khi mọi người nhận ra điều đó, họ có thể nhìn đình trệ như cái mà tôi gọi là thực hành duy trì.
Vậy nếu họ có sự chuyển đổi tư duy từ việc coi đình trệ là điều tiêu cực, nơi tôi phải đi tìm chế độ ăn tuyệt vời tiếp theo hay sản phẩm tuyệt vời tiếp theo,
thì họ có thể nhìn nó như, được rồi, đình trệ là điều tốt. Cơ thể đang làm nhiệm vụ.
Giờ đây chúng ta có cơ hội để thực hành duy trì.
Và hãy nghĩ theo cách này nữa, Stephen.
Bất kỳ ai cũng có thể giảm cân.
Nhưng việc duy trì giảm cân mới thực sự là vấn đề.
Vì vậy bạn càng giỏi duy trì sau khi giảm cân, bạn càng có cơ hội chiến thắng trò chơi.
Làm sao để tôi giỏi duy trì giảm cân?
Được rồi, để duy trì đúng cách, bạn phải đạt đến đó đúng cách.
Đạt đến đó đúng cách nghĩa là bạn phải cố gắng giữ được khối lượng cơ nạc trong khi đang giảm mỡ cơ thể.
Vậy điều xảy ra với nhiều người khi họ ăn kiêng là họ mất nhiều khối lượng cơ nạc cùng với—
Khối lượng cơ nạc, ý anh là cơ bắp?
Đúng, khối lượng cơ bắp.
Cùng với khối lượng mỡ của họ.
Và mô cơ là thứ rất quan trọng cần giữ lại trên cơ thể khi bạn đang giảm mỡ.
Bởi vì cơ bắp, ta có thể coi nó là mô hoạt động chuyển hóa mạnh.
Mọi mô đều hoạt động chuyển hóa, ngay cả mô mỡ.
Nhưng mô cơ cụ thể là trung tâm sử dụng nhiên liệu trong chế độ ăn của chúng ta.
Nó là động cơ chuyển hóa của cơ thể, nếu bạn muốn.
Vì vậy nếu bạn mất mô cơ, bạn thực sự đang mất đòn bẩy chuyển hóa trong khi bạn đang giảm mỡ cơ thể.
Cách tôi ví điều đó là cơ bắp rất tham ăn.
Nó tiêu thụ rất nhiều calo.
Vì vậy nếu tôi mất cơ, khi tôi giảm cân, giống như anh chàng tham ăn hút hết calo của tôi không còn ở đó nữa.
Và tôi rất có khả năng sẽ tăng trở lại khá nhanh.
Đó là một phép ẩn dụ hay.
Và nó cũng chính xác.
Thực tế có một hiện tượng trong tài liệu, gọi là “tăng mỡ bù đắp.”
Và điều đó xảy ra khi cơ thể cảm nhận một cuộc khủng hoảng năng lượng vào cuối một chế độ ăn, nơi bạn đã mất nhiều khối lượng cơ.
Cơ thể cảm nhận điều đó, ôi trời ơi, chúng ta vừa mất nhiều mô quý giá.
Chúng ta phải làm mọi cách để lấy lại nó.
Vì vậy các tín hiệu đói của bạn tăng lên và cơ thể về mặt hành vi và thậm chí chuyển hóa làm những gì cần thiết để bạn ăn lại nhanh nhất có thể.
Và điều này không nhất thiết xảy ra, chắc chắn là không đến mức đó, nếu bạn giữ được khối lượng cơ trong khi giảm mỡ cơ thể.
Bạn sẽ không gặp phải kiểu hiện tượng tăng cân bù trừ (collateral fattening) nơi mọi người tăng cân trở lại một cách điên cuồng vì họ mất kiểm soát khẩu phần vào cuối đợt ăn kiêng.
Vì vậy, cách để giữ được khối cơ trong quá trình giảm mỡ là vài việc.
Bạn phải đảm bảo rằng tốc độ giảm cân của bạn không quá nhanh. Khoảng nửa phần trăm đến một phần trăm trọng lượng cơ thể mất đi mỗi tuần là tốc độ nhanh nhất bạn thực sự nên đi. Tức là khoảng 1 pound (~0,45 kg) một tuần. Một số người bắt đầu nặng hơn, thì 2 pound một tuần ổn ở giai đoạn rất đầu. Nhưng nói chung bạn không muốn mất quá 1% tổng trọng lượng cơ thể mỗi tuần vì như vậy sẽ tăng khả năng bạn mất một lượng cơ bắp không đáng có cùng với mỡ.
Và nếu bạn có thể, về bản chất, kiểm soát được tốc độ giảm cân thì bạn sẽ giữ được khối lượng nạc. Hai điều khác cần phải thực hiện đồng thời là bạn cần tập kháng lực (resistance training) và bạn cần tiêu thụ đủ protein. Tập sức mạnh và protein. Ăn đủ protein. Bạn có tập kháng lực. Rồi bạn có một giới hạn tốc độ tối đa cho lượng cân nặng mà bạn mất mỗi tuần. Mất 1% mỗi tuần thực ra là rất tốt cho hầu hết mọi người. Thậm chí 1 pound một tuần, thậm chí nửa pound một tuần thôi. Nghĩa là trong hai năm bạn mất 50 pound. Phần lớn mọi người đã mất hai thập kỷ để tăng 50 pound đó. Vì vậy bạn thực sự không muốn giảm cân quá nhanh nếu không bạn sẽ dễ bị tăng cân trở lại. Cân nặng sẽ giảm nhanh nếu bạn còn nhiều cân để giảm. Nó sẽ giảm nhanh ở giai đoạn đầu.
Ví dụ, ai đó đang bị béo phì, giả sử họ nặng 250 pound, và giả sử họ giảm 2–2,5 pound một tuần lúc bắt đầu chương trình. Điều đó ổn. Trung bình, bạn nên xem khoảng 1 pound một tuần là mốc tham khảo tốt. Và tôi vẫn không phản đối hoặc chê bai nửa pound một tuần trong một số trường hợp nhất định. Và chúng ta có thể nói về một vài trường hợp khó nhằn đó. Ví dụ về vấn đề bế tắc (plateaus), tôi có một khách hàng — tôi chắc cô ấy không ngại được nêu tên — cô ấy là một người tuyệt vời: Pam Greshok. Cô ấy là một huấn luyện viên dày dặn trong lĩnh vực này. Cô ấy đang trong giai đoạn tiền mãn kinh, tức là ở tuổi 40. Và cô ấy muốn giảm cái mà chúng tôi tính ra là 8 pound mỡ. Phần lớn mỡ đó cô ấy tích trữ ở vùng bụng, nơi cô ấy không muốn. Tôi biết rằng, à, đây là người đang tiền mãn kinh nên tốc độ tiến triển sẽ chậm hơn. Đây là người đã được huấn luyện nhiều, nên cô ấy không còn nhiều cơ để có thể tăng thêm, điều đó sẽ giúp cho “đòn bẩy” trao đổi chất cho quá trình cải thiện thành phần cơ thể. Vậy là cô ấy được huấn luyện tốt, tiền mãn kinh, muốn mất 8 pound mỡ — đó là phần mỡ cuối cùng, phần “kho khó” để giảm. Biết được ba điều đó, tôi biết sẽ là một quá trình khó khăn và chậm.
Vì vậy trong khi tôi thường sẽ cho ai đó kỳ vọng hoặc ít nhất nhắm tới mất khoảng 1 pound một tuần, với Pam thì thực tế hơn là: liệu cô có chấp nhận được 1–2 pound một tháng không? Nếu chúng ta có thể loại bỏ 1–2 pound mỡ cơ thể mỗi tháng, tôi sẽ hài lòng với điều đó. Và tôi nghĩ bạn nên hài lòng với điều đó. Tôi đã thuyết phục cô ấy như vậy. Với mục tiêu giảm 8 pound của cô ấy, tôi nghĩ việc cho mọi người một hình dung trực quan về một lượng giảm cân nhất định sẽ có ích. Tình cờ là một bình gallon, nếu bạn đổ đầy bơ, đó là 8 pound. Tôi đã để cô ấy tưởng tượng chiếc bình bơ 8 pound này. Tôi cũng để cô ấy làm hình dung bơ. Một thanh bơ tiêu chuẩn nặng 4 ounce (~113 g). Vậy 4 thanh bơ là 1 pound. Trong trường hợp cô ấy, cô ấy muốn giảm 8 pound, tức là 32 thanh bơ sẽ được lấy ra khỏi cơ thể cô ấy sau khi kết thúc chu kỳ ăn kiêng. Đây có phải cái này không? Cái này là gì? Đó là 10 pound bơ. Cái này là một hình ảnh thật ấn tượng. Và tôi kể ra chuyện này vì bạn hỏi về việc nghỉ ăn kiêng (diet breaks) như một công cụ cho việc giảm cân dài hạn hoặc chỉ để phá bế tắc hoặc quản lý bế tắc.
Mỗi 5–10 pound mà ai đó giảm trong một chu kỳ ăn kiêng là lúc thích hợp để nghỉ ăn kiêng. Cách bạn có thể định nghĩa một diet break, đặt một vài tham số cho nó: đó là cái tôi gọi là “bảo trì không YOLO” (non-YOLO maintenance). Bạn bỏ bớt các quy tắc, bớt các hạn chế, nhưng bạn không ăn một cách vô tội vạ. Bạn chỉ nới lỏng chế độ ăn. Bạn nghỉ chế độ ăn một tuần, hoặc là mỗi 4–8 tuần khi bạn đang ăn kiêng, hoặc bạn nghỉ một tuần ăn kiêng sau mỗi 5–10 pound bạn giảm. Nghe 5–10 pound thì có vẻ nhỏ bé, nhưng không, đó là một cột mốc. Đây là 10 pound? Vâng. Thật điên. 10 pound bơ khỏi cơ thể. Vì vậy, mỗi lần bạn giảm 10 pound, tức là 5–10 pound, theo kinh nghiệm của tôi thì đó là lúc nên nghỉ ăn kiêng để giảm bớt mệt mỏi cả về tinh thần lẫn thể chất do ăn kiêng. Đó là một trong những chiến thuật bạn có thể dùng để duy trì kế hoạch lâu dài.
Về chủ đề bế tắc, khi bạn ăn kiêng, bạn sẽ đến một điểm mà các giai đoạn duy trì hoặc bế tắc sẽ kéo dài hơn các giai đoạn ăn kiêng. Vì vậy, vâng, tôi nghĩ đó là lý tưởng để đạt tới điểm đó cho mục tiêu giảm cân dài hạn. Và vì vậy sẽ dễ dàng hơn hoặc ít gây nản hơn cho ai đó khi biết rằng họ sẽ ăn kiêng trong 4–8 tuần mỗi lần, xen kẽ với, giả sử, một giai đoạn duy trì 2–3 tháng.
Còn về việc nhịn ăn? Bạn có nghĩ nhịn ăn — vì nhiều người nói về cái gọi là autophagy, rằng nếu bạn nhịn ăn, chẳng hạn 48 giờ, cơ thể bạn chuyển sang trạng thái autophagy nơi nó bắt đầu chữa lành và sửa chữa chính nó — bạn nghĩ sao?
Bạn có phải là người ủng hộ nhịn ăn để giảm cân hay để kích hoạt tự thực bào (autophagy) hay vì lý do khác không?
Để kiểm soát lượng calo nạp vào, nhịn ăn là hợp lý.
Nó cũng thực sự là một trong những lựa chọn để ăn kiêng mà có hiệu quả.
Gần đây có rất nhiều nghiên cứu cho thấy phương pháp này hoạt động rất tốt.
Vì vậy các biến thể nhịn ăn gián đoạn, chúng ta có loại mà chúng ta đã nói trước đó — ăn theo giới hạn thời gian — và còn có nhịn ăn cách ngày.
Và biến thể lớn thứ ba là nhịn ăn hai lần một tuần hoặc mô hình 5:2.
Ngoài ra còn có các mô hình nhịn ăn liên tiếp nhiều ngày, nhưng loại này ít được nghiên cứu hơn vì rủi ro cao hơn.
Và khó mà đưa rủi ro đó vào nghiên cứu.
Khi bạn nhắc tới tự thực bào, đó là chỗ tôi phải phản biện một chút — không phải phản biện vì bạn nhắc tới nó cụ thể, mà là nói chung.
Mọi người sẽ nói — hoặc đưa ra các tuyên bố rằng tự thực bào — và ta có thể nói như vậy — ta có thể giải thích tự thực bào là cách cơ thể loại bỏ các phần của tế bào bị tổn thương.
Đó là một quá trình quan trọng trong cơ thể.
Và đó là một quá trình dị hóa hay quá trình phân hủy.
Nhưng điều là, nó xảy ra khi cơ thể ở trạng thái thâm hụt calo bất kể có nhịn ăn hay không.
Thật sao?
Vâng.
Khi bạn duy trì trạng thái thiếu calo, tự thực bào tăng lên.
Bạn có thể theo mô hình thiếu calo tuyến tính (liên tục) hoặc mô hình thiếu calo không tuyến tính hay gián đoạn.
Và bạn sẽ có mức độ tự thực bào tương tự nếu bạn cân bằng mức thâm hụt calo tới cuối tuần.
Điều thú vị khác về tự thực bào là bạn có thể tăng tự thực bào thông qua tập luyện.
Và không chỉ vậy, cả hai dạng tập luyện chính đều làm tăng tự thực bào.
Vì vậy, tập kháng lực (tập nâng tạ) làm tăng tự thực bào.
Tập aerobic sức bền cũng làm tăng tự thực bào.
Vậy nếu bạn muốn, “theo đuổi” tự thực bào, thì làm điều đó bằng nhịn ăn gián đoạn hay trải qua các khoảng thời gian dài không ăn có thể là con dao hai lưỡi.
Trong khi việc tăng tự thực bào thông qua tập luyện thì hầu như không có bất lợi.
Vì vậy, nhiều khi nhịn ăn gián đoạn là công cụ tuyệt vời cho những người cần giảm mỡ thừa.
Nhưng điều tôi thấy trong cộng đồng là mọi người nghĩ rằng nhịn ăn gián đoạn là điều cần làm bất kể mức mỡ cơ thể của bạn ra sao.
Rằng nó luôn cần thiết hoặc luôn có lợi.
Nhưng theo nghiên cứu thì điều đó không đúng.
Có một nghiên cứu cụ thể nhìn vào nam giới đã khá gầy rồi.
Và tôi tin đó là nghiên cứu của Templeton và các cộng sự, họ so sánh mô hình ăn kiêng tuyến tính với mô hình nhịn ăn cách ngày.
Nhịn ăn cách ngày nghĩa là gì?
Họ nghỉ ăn 24 giờ.
Đúng vậy.
Vâng, chính xác là nhịn ăn cách ngày.
Và hai nhóm đều có cùng mức thâm hụt calo tính tới cuối tuần.
Nhóm nhịn ăn gián đoạn thực tế mất nhiều khối lượng nạc hơn nhóm thiếu calo tuyến tính.
Họ mất nhiều khối lượng nạc hơn.
Họ mất nhiều khối lượng nạc hơn.
Vậy họ giảm nhiều cân hay giảm nhiều cơ hơn?
Họ mất nhiều cơ hơn.
Và điều đó cho chúng ta gợi ý rằng nhịn ăn tốt cho đến khi nó không còn tốt nữa, khi bạn đã đạt được mục tiêu cần đạt.
Và khi đó nó chỉ còn là một công cụ.
Nó luôn chỉ là một công cụ để giúp mọi người kiểm soát lượng calo.
Một điều hay về nhịn ăn, dù là ăn theo giới hạn thời gian hay các biến thể nhịn ăn xen kẽ hay nhịn ăn hai lần một tuần, là nó có hiệu quả trong nghiên cứu bất kể người ta có theo dõi tỉ mỉ từng thứ hay không.
Vì vậy, đó có thể là một lợi thế cho những người không thích quản lý tỉ mỉ.
Nhưng đối với những người muốn tối đa hóa việc giữ lại khối lượng nạc trong khi họ đang đẩy giới hạn về thể hình/fitness, nó chắc chắn có thể là con dao hai lưỡi khi bạn đã khá gầy rồi.
Nhưng nếu tôi muốn tối đa hóa lợi ích của tự thực bào, cách tốt nhất là nhịn ăn so với chỉ hạn chế calo, tôi đoán vậy?
Chúng ta không biết mức tối ưu của tự thực bào mà thực sự mang lại lợi ích sức khỏe là bao nhiêu.
Chúng ta không biết ngưỡng đó là gì.
Và có nhiều cách người ta cố đo lường tự thực bào.
Rất khó để tương quan hóa một mức độ tự thực bào nhất định với mức độ phòng ngừa bệnh tật cụ thể.
Chúng ta chưa đến được mức đó.
Tôi nghĩ nhìn ở góc độ lớn, tự thực bào là một thuật toán chạy ngầm trong nền, nó giống như vai trò quan sát hơn là vai trò điều khiển, tương tự insulin và glucagon.
Vì trục insulin-glucagon hoạt động khi bạn ăn so với khi bạn nhịn ăn.
Khi nhịn ăn, mức glucagon tăng lên.
Glucagon là gì?
Glucagon là một hormone kích hoạt giải phóng nguồn năng lượng dự trữ khi không có thức ăn, khi không có calo.
Và tự thực bào tương tự ở khía cạnh đó.
Và tôi nghĩ việc tập trung vào thúc đẩy tự thực bào là phần nào bỏ qua bức tranh lớn.
Bởi vì nếu ta đẩy tự thực bào đến cùng, thì ta có thể đi tới một hiện tượng gọi là autosis, tức là chết tế bào mất kiểm soát, xảy ra trong một số trường hợp đói khát.
Vì vậy tôi nghĩ chúng ta nên tập trung vào những thứ khác như làm thế nào để duy trì một tỷ lệ mỡ cơ thể nhất định đồng thời duy trì mức hoạt động thể chất nhất định cùng một mô hình ăn uống nhất định.
Tôi nghĩ những thứ đó hữu ích và cần nhắm tới hơn là xem ta có thể đẩy tự thực bào tới đâu trước khi có nguy cơ dẫn tới chết tế bào mất kiểm soát.
Tôi đã xem các lợi ích của cái gọi là tự thực bào và thấy rằng các lợi ích được chứng minh hoặc có khả năng là: dọn dẹp tế bào — sửa chữa protein và bào quan bị hỏng, tôi tin vậy — cải thiện hiệu suất tế bào; cải thiện sức khỏe chuyển hóa, tăng độ nhạy insulin; bảo vệ thần kinh; duy trì chất lượng tim và cơ; giữ gìn ty thể; giúp thích nghi với tập luyện và stress oxy hóa; điều chỉnh miễn dịch và kéo dài tuổi thọ.
Có bằng chứng khá mạnh ở động vật liên quan đến thành phần kéo dài tuổi thọ, nhưng nghiên cứu tôi đọc nói nó có thể phản tác dụng vì các khối u có thể tận dụng tự thực bào để tồn tại.
Và một số phương pháp điều trị cho các loại ung thư đã phát nhằm ức chế nó.
Và nếu bạn nhịn ăn quá mức, như anh đã nói trong nghiên cứu anh trích dẫn, bạn có thể bị mất cơ, điều đó không hay, và bị mệt mỏi, v.v.
Có một chút xu hướng, tôi nghĩ vậy, với việc mọi người thực hiện nhiều đợt nhịn ăn chỉ uống nước và những thứ tương tự một cách định kỳ.
Tôi nghĩ xu hướng đó đang tăng.
Thậm chí là những đợt nhịn ăn bằng nước ép và những thứ tương tự.
Anh nghĩ sao về những loại nhịn ăn đó?
Tôi không ủng hộ lắm, Stephen.
Tôi nghĩ chu kỳ mà mọi người trải qua, ít nhất là ở các nước phát triển, là họ trải qua cả năm, rồi đến tháng Mười Một, mùa lễ hội ập tới.
Họ ăn quá đà từ tháng 11 đến tháng 12, kéo dài tới cuối năm, và họ nghĩ, ôi, tôi muốn giảm 10–20 pound.
Rồi họ dùng mấy kiểu nhịn ăn và giải độc này để nhanh chóng xoá bỏ hậu quả của vài tháng quyết định tồi tệ trước đó.
Rồi chu kỳ lại lặp đi lặp lại hàng năm.
Vì vậy tôi nghĩ một cách tiếp cận lành mạnh hơn nhiều là mọi người nên cố gắng duy trì và củng cố những thói quen đúng suốt cả năm, thay vì lao vào đợt nhịn ăn để dọn dẹp các bữa ăn quá đà dịp lễ.
Điều này dẫn tôi đến chế độ ăn ketogenic.
Cha tôi đã theo chế độ ăn ketogenic, và tôi nghĩ thực ra cả anh trai tôi cũng vậy, nhưng vài người bạn của tôi trong đời cũng đã dùng nó như một cách để giảm mỡ rất nhanh, để thay đổi thành phần cơ thể rất, rất nhanh.
Kết quả khi thấy ai đó theo ketogenic khá ấn tượng, vì bạn tôi gần đây gửi cho tôi biểu đồ cân nặng trên cân của anh ấy ở nhà, và nó là một đường tăng dần.
Rồi anh ấy theo ketogenic, gần như loại bỏ hoàn toàn carbohydrate và đường, và cân nặng của anh ấy đi thẳng xuống.
Quan điểm của anh về chế độ ăn ketogenic là gì?
Nó tốt cho việc gì?
Nó không tốt cho việc gì?
Nó có tốt không?
Nó là một cách rất hiệu quả để giảm cân và giảm mỡ.
Và đó là vì vài lý do lớn.
Trước hết, nếu ai đó chuyển từ chế độ ăn kiểu phương Tây điển hình sang ketogenic, thì họ tự động loại bỏ nhiều thực phẩm và đồ ăn vặt chế biến cao, cực kỳ kích thích vị giác, kết hợp carb-chất béo — những thứ chứa năng lượng dày đặc, dễ ăn quá mức một cách vô thức.
Đó là điểm tốt của chế độ ketogenic, ngoài việc, ừm, họ cuối cùng cũng ăn đủ protein.
Và cùng với việc tăng protein là tăng cảm giác no và kiểm soát đói tốt hơn.
Bây giờ, nhược điểm của ketogenic.
Điểm lớn là đa số những người theo ketogenic không duy trì nó mãi.
Vì lý do này hay lý do khác, họ không còn ăn keto nữa.
Điều này cũng được phản ánh trong các nghiên cứu, kể cả ở các nhóm dễ tổn thương lẽ ra có thể hưởng lợi từ mức hạn chế đó.
Thường trong nghiên cứu bạn lấy một nhóm, hai nhóm đối tượng, một nhóm theo chế độ kiểm soát nhiều carb, ít béo, và một nhóm theo chế độ ketogenic, mà có thể đạt được bằng tối đa 50 gram carbohydrate mỗi ngày hoặc ít hơn.
Rồi bạn ở trong nhóm keto.
Vậy điều gì xảy ra ở điểm 12 tháng trong chế độ, và đôi khi ở mốc sáu tháng, nhóm keto giờ tiêu thụ khoảng gấp hai đến ba lần lượng carbohydrate so với mức 50 gram được giao ban đầu.
Họ phục hồi.
Họ lén lút tăng lượng carb lên.
Có điều gì đó ở chế độ ketogenic khiến hầu hết mọi người không thể duy trì được. Nó quá khắt khe đối với người ta.
Nhưng theo như anh nói, họ còn hồi phục tăng lên hơn trước.
Họ hồi phục — tôi sẽ đưa ví dụ cụ thể.
Có một nghiên cứu — nghiên cứu A to Z — nơi những người theo chế độ Atkins cuối cùng ăn giống nhiều hơn chế độ Zone.
Chế độ Zone?
Vâng.
Chế độ Zone là 40% carbohydrate, 30% protein, 30% chất béo.
Vì vậy so với keto thì tương đối khác.
Chế độ keto thì thường hơn 60% đến 80% chất béo, rồi khoảng 15% đến 20% protein, và phần còn lại là carbohydrate, tỷ lệ nhỏ.
Vậy điều xảy ra là những người bắt đầu với 50 gram carbohydrate vào đầu nghiên cứu, nhóm keto, đến mốc 12 tháng họ đã tăng lượng carbohydrate đó lên khoảng 150 gram.
Trong khi mục tiêu ban đầu của họ là 50 gram mỗi ngày.
Đây là một chủ đề phổ biến trong các nghiên cứu keto dài hạn: việc lượng carbohydrate tăng dần theo thời gian vì người ta không thể duy trì mức tối đa 50 gram carb cần thiết để giữ trạng thái ketosis.
Và tôi không nói là không có rất nhiều người sống theo chế độ keto vĩnh viễn.
Họ vẫn có.
Nhưng họ là thiểu số.
Tôi thấy họ trong phần bình luận mỗi khi tôi nói về keto.
Tôi thấy người ta nói, “Tôi đã theo keto được 5 năm, 7 năm, 10 năm.”
Chắc chắn rồi.
Có những cộng đồng lớn gồm những người theo keto 5, 10 năm hoặc lâu hơn.
Và điều đó tốt — chúc họ mạnh khỏe.
Nhưng khẳng định đây là giải pháp phổ quát là bỏ qua thực tế rằng một số người, theo nghiên cứu là phần lớn, không thể bám theo nó.
Đó là một trong những lưu ý về chế độ keto.
Lưu ý khác là với những người có thể duy trì keto đủ lâu, bạn thực sự phải xem xét chất lượng chế độ ăn để nó có lợi cho tim mạch.
Nếu bạn theo, giả sử, một chế độ 80–85% chất béo suốt đời, sẽ có những tác động rất khác nhau nếu 80–85% đó đến từ mỡ động vật trên cạn so với từ các loại hạt, bơ, dầu ô liu.
Sẽ có những ảnh hưởng tim mạch rất khác nhau.
Vì vậy đó là lưu ý khác với chế độ keto.
Có một dạng keto kiểu Địa Trung Hải lành mạnh và có tính bảo vệ tim mạch mà bạn có thể áp dụng.
Trong khi nếu từ giờ trở đi bạn chỉ ăn như thịt bò, thịt xông khói và bơ thì bạn sẽ không có tiến triển tốt nhất về nguy cơ tim mạch.
Còn chuyện tăng cơ trên chế độ ăn ketogen thì sao?
Nếu tôi hạn chế carbohydrate, liệu có khó tăng khối lượng cơ hơn không?
Câu trả lời ngắn là có.
Và câu trả lời phức tạp hơn là bạn vẫn có thể tăng cơ trên keto.
Cơ thể rất kiên cường và khá “thông minh” trong việc tổng hợp carbohydrate nội sinh, tức là từ bên trong cơ thể.
Vì vậy cơ thể bạn có thể tạo carbohydrate từ lactate (axit lactic) và làm đầy ít nhất một phần dự trữ glycogen trong cơ bắp.
Vì thế ăn hoàn toàn không có carbohydrate không nhất thiết cho kết quả như bạn tưởng tượng nếu ai đó tránh hoàn toàn carb.
Trong các nghiên cứu so sánh tăng sức mạnh giữa chế độ nhiều carbohydrate — ít chất béo và chế độ keto, những người theo keto, miễn là được cân bằng về protein và tổng calo với nhóm đối chứng, đều có mức tăng sức mạnh tương tự.
Còn tăng kích thước cơ thì câu chuyện khác.
Thú vị là, hầu như luôn có lợi thế cho nhóm đối chứng nhiều carb — ít béo so với nhóm ăn ketogen cả về tăng khối lượng nạc lẫn giữ lại khối lượng nạc khi ăn kiêng.
Một trong những lý do khá rõ ràng: bạn đơn giản dự trữ nhiều glycogen cơ bắp hơn khi ăn chế độ nhiều carbohydrate, ít chất béo.
Glycogen cơ bắp là dạng dự trữ carbohydrate trong cơ, và một lượng nhỏ trong gan.
Với mỗi gam carbohydrate được lưu trữ dưới dạng glycogen, có khoảng ba gam nước bám theo.
Vì vậy chỉ riêng điều đó thôi là bạn trông có nhiều cơ hơn, đầy đặn hơn khi không ăn ketogen.
Còn về chế độ ăn thuần thịt (carnivore diet)?
Gần đây nhiều người bàn về cái chế độ chỉ ăn thịt này. Bạn nhìn nhận thế nào?
Thực ra nó hơi vô lý và cực đoan, nhưng cũng có lý ở một mức độ.
Chế độ ăn thuần thịt khi bạn bắt đầu theo gần giống như lúc người ta chuyển sang keto sau khi đã ăn theo chế độ Tây phương tiêu chuẩn từ lâu.
Chế độ Tây phương tiêu chuẩn có quá nhiều thứ: quá nhiều tổng calo, quá nhiều carbohydrate tinh luyện, quá nhiều một số loại chất béo, trong khi lượng protein chỉ ở mức trung bình.
Bạn còn ăn đủ loại từ burger, khoai tây chiên, bánh ngọt, kem, bánh quy đến mì ống và mọi thứ khác.
Vì vậy khi chuyển từ sự dư thừa đó sang ăn thuần thịt, bạn tự động và một cách tự phát ăn ít calo hơn nhiều so với trước.
So với chế độ Tây phương tiêu chuẩn thì ăn thuần thịt thực ra ít “hại” hơn.
Bạn thậm chí có thể tối ưu hóa chế độ thuần thịt — nếu điều đó có thể — bằng cách đa dạng hơn trong mô hình không có thực vật.
Ví dụ, thay vì chỉ ăn thịt bò và muối, người theo carnivore có thể luân phiên cá béo, gia cầm, thịt bò, trứng, sữa. Biết đâu họ còn chấp nhận bột protein như một món tráng miệng — dù sao vẫn là nguồn gốc động vật.
Bạn có thấy người ăn chay và thuần chay thường gặp khó khăn hơn trong việc tăng cơ không?
Những người ăn chay và thuần chay trong dân số chung thì có thể gặp khó khăn, bởi họ không biết cách cấu trúc chế độ ăn và chương trình tập luyện cho phù hợp.
Họ thiếu gì? Nói chung là họ không ăn đủ tổng calo và thường không ăn đủ protein.
Dĩ nhiên có một số người thuần chay vẫn uống Mountain Dew, ăn snack khoai tây và vẫn giữ chế độ thuần chay. Tôi tin là bánh Oreo cũng thuộc loại thuần chay.
Nhưng nếu sắp xếp đúng, người thuần chay vẫn có thể tăng cơ ngang bằng người ăn tạp.
Phần lớn người bạn gặp hàng ngày có ăn đủ protein không?
Không. Hầu hết những người từng thừa cân hoặc béo phì, hoặc có vấn đề với mức mỡ cơ thể, đều tiêu thụ protein thấp hơn nhu cầu.
Còn những người rất gầy thì sao? Tôi có nhiều bạn thuộc loại “gầy mỡ” (skinny fat): trông rất, rất gầy nhưng lại có một chút mỡ vòng eo. Họ thường nói với tôi là không thể tăng cân. Tôi nghe câu “tôi không tăng cân được” rất nhiều. Tôi nghe là cần ăn nhiều protein hơn nhưng vẫn không tăng.
Đó chính là hiện tượng “khó tăng cân”.
Mức độ mỡ cơ thể ở nhóm này khác nhau, nhưng vấn đề thực sự của họ thường là sự gia tăng tự phát của cái chúng ta gọi là nhiệt sinh hoạt động không do tập luyện (non-exercise activity thermogenesis — NEAT).
Về cơ bản đó là tăng hoạt động vận động tự phát: ngọ nguậy, gõ, di chuyển, nói chung là hoạt động nhiều hơn như phản ứng khi tăng lượng calo ăn vào.
Trong 24 giờ, bạn và tôi tiêu thụ một lượng calo X. Tổng năng lượng tiêu thụ hàng ngày (TDEE) gồm nhiều thành phần. Có một thành phần là năng lượng tiêu thụ khi nghỉ — còn gọi là tốc độ trao đổi chất khi nghỉ (resting metabolic rate), năng lượng tiêu thụ khi nghỉ (resting energy expenditure) hoặc tỷ lệ trao đổi cơ bản (basal metabolic rate). Những thuật ngữ này thường dùng thay thế cho nhau. Đó là lượng calo cơ thể bạn đốt trong 24 giờ chỉ để duy trì sự sống.
Được rồi, nếu bạn nằm liệt giường, lượng calo bạn tiêu hao chỉ nhờ vào các cơ quan sống và các hệ thống hoạt động — đó chính là lượng calo tiêu hao khi nghỉ ngơi (resting energy expenditure).
Phần còn lại của tiêu hao năng lượng là tiêu hao năng lượng khi hoạt động (active energy expenditure).
Tiêu hao năng lượng khi hoạt động có thể chia nhỏ thành hoạt động do tập luyện và hoạt động không phải do tập luyện.
Ở những người khó tăng cân (hard gainers), chính hoạt động không phải tập luyện của họ tăng lên một cách tự phát khi họ cố ăn nhiều hơn để tăng cân.
Có một nghiên cứu thú vị thực hiện vào cuối thập niên 1990 của Levine và các đồng nghiệp, ông ấy lấy một nhóm đối tượng cân nặng bình thường.
Phần lớn mẫu là nam.
Ông cho họ ăn dư 1.000 calo so với nhu cầu duy trì.
Và tôi tin là điều này diễn ra trong 10 tuần.
Trong nghiên cứu, do ăn dư 1.000 calo so với nhu cầu duy trì,
họ đã kết quả là tiêu tốn, trung bình, 336 calo nhờ sự tăng lên ở hoạt động không phải tập luyện (non-exercise activity).
Đó là một hiện tượng rất thú vị.
Một đối tượng trong nghiên cứu đó thậm chí đã tiêu tốn gần 700 calo như phần tăng thêm từ nhiệt sinh hoạt không do tập luyện (NEAT).
Và điều xảy ra với kiểu người này, người khó tăng cân, là họ bắt đầu ngọ nguậy nhiều hơn.
Họ bắt đầu đi nhanh hơn.
Họ ít ngồi hơn.
Họ bắt đầu lắc đầu nhiều hơn.
Họ thậm chí có thể vô thức tập nặng hơn, tập nhiều hơn.
Và phía tiêu hao năng lượng của họ tự động tăng lên đáp ứng với lượng calo tăng vào.
Vì vậy nếu ai đó là người khó tăng cân và họ gặp khó khăn để tăng cân vì kiểu sử dụng năng lượng tự phát này,
lời khuyên bạn sẽ đưa cho họ là gì để họ bớt vận động?
Ăn nhiều hơn.
Được rồi, nguyên tắc là ăn nhiều hơn.
Thực hành là ăn nhiều hơn theo cách bạn nạp calo một cách dễ dàng và tiện lợi.
Bạn có thể sắp xếp các bữa ăn lỏng, hai lần trong ngày, hiếm khi cần ba, làm shake để uống giữa các bữa vào thời điểm tiện lợi trong ngày.
Rồi bạn cứ thế thêm dinh dưỡng và calo như vậy.
Vậy đó là giải pháp, đơn giản là ăn nhiều hơn.
Tôi nghĩ điều nằm ở nền tảng của tất cả những gì chúng ta đang nói là động lực, bất cứ điều đó có nghĩa gì,
là có động lực để gắn bó với một điều gì đó, kỷ luật, tùy bạn gọi là gì.
Khi nhìn lại 30 năm sự nghiệp của bạn, có điểm giống nhau nào trong điều hoặc khoảnh khắc kích hoạt khiến ai đó cuối cùng gắn bó với nó không?
Gắn bó với chế độ ăn, gắn bó với chương trình tập, gắn bó với bất cứ thứ gì.
Có chủ đề chung nào ở người chuyển từ chật vật sang có kỷ luật không?
Điều đầu tiên tôi nghĩ tới là họ cuối cùng đến điểm mà mục tiêu thể chất trở thành ưu tiên số một.
Thay đổi cơ thể — giảm mỡ, tăng cơ, đạt được thành phần cơ thể lý tưởng — đó là mục tiêu vô cùng khó khăn.
Khi tôi làm việc với ai đó đang chuẩn bị cho một cuộc thi nào đó, dù là ở hàng ngũ các cuộc thi thể hình cao cấp hay họ chỉ tham gia một thử thách biến hình,
những người đó đều rất nghiêm túc và họ đều đặt chương trình của họ lên hàng đầu trong danh sách ưu tiên.
Khi tôi nói “đặt lên hàng đầu”, tôi ý nói bạn làm những gì cần làm để tồn tại và thở là ưu tiên hàng đầu.
Và ngay đó là mục tiêu thể chất của bạn.
Vấn đề lớn với những người thấy mình không thể đạt mục tiêu hoặc không thể duy trì nhất quán
hay họ chỉ đang chật vật để giảm X lượng mỡ hay thậm chí chật vật để tăng X lượng cơ — là họ đơn giản có năm điều khác được ưu tiên trong ngày cao hơn chương trình của họ.
Vậy nên họ có năm vũ trụ lý do biện hộ có thể ngăn cản việc bám sát chương trình.
Vì vậy ai đó phải đến điểm trong cuộc sống họ sẽ biến nó thành ưu tiên hàng đầu bởi vì, bạn biết đấy,
không có gì khác biệt về mặt chuyển hóa giữa những vận động viên thể hình này và những người tham gia thử thách so với một người trong dân chúng nói chung đang chật vật.
Những người trong cuộc thi thể hình luôn đạt được mục tiêu trong phạm vi 1% vào cuối giai đoạn chuẩn bị.
Họ luôn đạt mục tiêu.
Vì vậy họ không phải loài khác.
Họ không có trao đổi chất đặc biệt.
Họ chỉ có những ưu tiên khác.
Và đó là sự khác biệt.
Bạn phải đạt tới điểm mà mục tiêu thể chất trở thành ưu tiên số một.
Và có điều gì mà theo bạn hoặc điều bạn cố làm khi còn là huấn luyện viên ngày trước để biến điều này thành ưu tiên của ai đó không?
Bạn có thể ngồi với họ và xem xét cùng họ — tại sao bạn làm điều này.
Hãy nêu cho tôi ba điều tốt mà bạn nghĩ sẽ đến từ việc này hoặc ba động lực mà bạn có thể nghĩ tới.
Rồi bạn cho họ viết ra.
Và họ có thể được nhắc nhở theo cách đó.
Nhưng về cơ bản, Stephen, họ phải tự đến điểm đó theo cách tự khởi xướng.
Bạn không thể bắt con ngựa uống nước, đúng không?
Bạn có thể kéo nó đến gần cái ao điên đó, nhưng họ hầu như phải tự đến.
Bạn chỉ có thể hỗ trợ ở một mức độ nhất định.
Và sau khi hỏi họ, “OK, lý do của bạn là gì,” thì bạn cũng có thể cho họ nhìn thẳng vào mặt, “OK, rào cản là gì?”
Để họ viết ra ba chướng ngại lớn nhất.
Và rồi bạn có thể đưa cho họ hai bộ thứ để nghĩ về sẽ giữ họ làm việc đúng việc và có động lực.
Bạn 53 tuổi à?
53.
53 tuổi.
Bạn trông rất khác ở tuổi 40.
Ồ vâng, thưa ông, tôi đã khác.
Ừ, ôi chao.
Ừ, ừ.
Mm-hmm.
Tôi nhớ người đó.
Woo.
Bức ảnh đó tuyệt vời quá.
Và giờ bạn trông trẻ hơn.
Thực ra tôi có.
Cảm ơn Chúa.
Cảm ơn Chúa.
Ừ, ừ.
Bức hình đó luôn chạm đến tôi, đàn ông ạ.
Tại sao?
Nó là khi con trai đầu của tôi khoảng bảy tuổi và con út của tôi khoảng bốn.
Và vì vậy các bậc cha mẹ có con nhỏ rất căng thẳng.
Thói quen xấu.
Trước đây tôi uống rượu nhiều.
Ừ.
Tôi bắt đầu uống nhiều từ lúc đó.
Và tôi uống nhiều từ khi 40 tuổi đến khoảng 46.
Lúc 40 tuổi anh có phải là người nghiện rượu không?
Ồ, có.
Ồ, có.
Trông như thế nào?
Nó thực sự tệ dần lên vào vài năm cuối.
Tôi đang nói là một chai, một chai rưỡi rượu vang mỗi đêm một mình.
Bảy ngày một tuần.
Bảy ngày một tuần.
Và chai rưỡi đó, đó gần như là một nghìn calo — một nghìn calo của sự hối hận là như vậy.
Ừ.
Anh biết điều gì đã gây ra điều đó không?
Các vectơ căng thẳng khác nhau trong cuộc sống, biết không, là một người cha, cố gắng làm người chồng tốt nhất,
Và trở nên thành công theo nghĩa được săn đón với các dự án và người ta đến đề nghị tôi hợp tác kinh doanh và tôi nghĩ, trời ơi, tôi đã làm việc gần hai thập kỷ vì những thứ này.
Làm sao tôi có thể từ chối bất cứ điều gì, biết không?
Thế là tôi nói đồng ý, tôi làm việc này.
Đồng ý, tôi làm việc kia.
Đồng ý, đồng ý, đồng ý, đồng ý.
Và rồi chẳng mấy chốc những lần “đồng ý” của bạn cứ chất lên và con đường công việc của bạn chồng chất như thế này.
Tất cả những thứ đó, bạn biết đấy, chúng hội tụ lại thành hỗn hợp căng thẳng và lo âu.
Và rượu là một phương tiện rất tiện lợi, rất dễ tiếp cận và rất được chấp nhận để dùng như một miếng băng che tạm cho lo âu.
Nghiện rượu của tôi là điều rất thật.
Và tôi thực sự vui vì tôi đã vượt qua được nó.
Trong giai đoạn này từ 40 đến 46, 47, anh là ai và anh đã làm gì để nhận ra rằng phải thay đổi?
Trong khoảng thời gian đó, tôi chỉ phản ứng theo môi trường xung quanh.
Tôi cứ để theo dòng chảy.
Thú thực tôi không tham vọng như lẽ ra nên có và không tập trung vào mục tiêu.
Và điều không may về rượu và cũng là điều may mắn là nó đã đưa tôi đến một điểm đáy nơi tôi biết rằng không còn là chuyện, được rồi, tôi phải kiềm chế hay làm sao để điều độ nữa.
Mà đúng hơn là, tôi chỉ cần dừng lại.
Và tôi cần chuyển hướng xu hướng lặp đi lặp lại này, cái xu hướng gần như cưỡng chế ấy của việc phải làm cùng một việc hàng ngày.
Chỉ cần chuyển hướng nó.
Làm sao anh biết anh cần phải dừng?
Ồ, tôi biết mình cần dừng vì cuộc sống nghề nghiệp và cá nhân của tôi về cơ bản đã sụp đổ, tất cả đều do chính hành động của tôi.
Vậy đối với anh, có phải chỉ đơn giản là, được rồi, tôi sẽ dừng việc này hay anh có phải đi đâu đó, có nhờ hỗ trợ, tìm tư vấn hay gì không?
Tôi đã có thể quyết tâm mạnh mẽ để dừng và giữ vững quyết tâm đó, và tôi đã chuyển những xu hướng mang tính nghi thức/ép buộc ấy sang tập luyện và dinh dưỡng tốt.
Và tôi nhận được nhiều câu hỏi.
Mỗi năm tôi đều đăng trên Instagram về việc, được rồi, bây giờ đã năm thứ sáu, không uống một giọt nào. Đây là những gì tôi đã học được trong thời gian đó.
Và tháng sau, thực ra vào ngày 25 tháng 8, sẽ là năm thứ bảy.
Nên tôi sẽ làm điều tương tự.
Và câu hỏi tôi luôn nhận được là, vậy anh làm sao để giữ được kiêng rượu? Anh làm gì để không trượt ngã?
Và tôi làm vậy: nếu tôi cảm thấy hơi thèm hoặc có cái cảm giác thúc giục như, ôi Chúa ơi, tôi phải có chút rượu, thì tôi ngồi lại và nghĩ qua kịch bản trong đầu — hình dung mình uống đến mức thỏa mãn, đến mức say sỉn.
Rồi tôi vẽ ra cái cảnh đó.
Rồi tôi tưởng tượng nó có thể kéo dài một, hai tiếng.
Và sau một, hai tiếng đó, có thể tôi đã để lại ấn tượng rất tồi với một hoặc nhiều người.
Sau một, hai tiếng đó, có thể tôi đã ăn một mớ cánh gà cay lúc 2–3 giờ sáng.
Rồi sau đó cảm thấy khổ sở vào sáng hôm sau, chắc chắn không thể tập luyện được trong ngày hôm đó.
Rồi điều đó đưa tôi đến đâu?
Vậy là tôi chỉ chạy qua kịch bản đó trong đầu.
Và khi tôi kết thúc việc tưởng tượng ấy, mất khoảng một phút và tôi trở lại trạng thái tâm trí mà tôi cần có.
Tôi nghĩ điều tương tự cũng có thể áp dụng — kiểu trực quan hóa, cái gọi là premortem kia, nơi bạn diễn thử kịch bản và xem hậu quả sẽ là gì — cũng có thể áp dụng cho nhiều thứ chúng ta đang nói hôm nay về chế độ ăn và luyện tập và những thứ tương tự.
Như là hình dung trước để xem bạn sẽ cảm thấy thế nào về nó trong tương lai và phần nào trực quan hóa những hậu quả đó.
Cảm ơn vì đã chia sẻ điều đó.
Tôi nghĩ điều đó phần nào gắn liền với những gì chúng ta đang nói — về thay đổi cuộc sống, động lực và kỷ luật.
Thay đổi xảy ra ở con người như thế nào?
Và như anh nói, nó xảy ra khi điều đó trở thành ưu tiên.
Và rõ ràng trong cuộc sống anh, nó đã trở thành ưu tiên vì nhiều lý do.
Nhanh một cái.
Tôi muốn nói về một thứ mà tất cả chúng ta cần xem nghiêm túc, đó là an ninh mạng.
Dù bạn là một nhà sáng lập lần đầu phải đối mặt với cuộc kiểm toán đầu tiên hay một chuyên gia dày dặn đã trải qua tất cả, việc duy trì tuân thủ đang trở nên quan trọng hơn bao giờ hết và, tôi phải nói, ngày càng phức tạp hơn.
Và đó là nơi Vanta xuất hiện, nhà tài trợ của podcast này.
Vanta loại bỏ nỗi đau của việc tuân thủ bảo mật, tự động hóa quy trình tẻ nhạt nhưng cần thiết để chứng minh doanh nghiệp bạn an toàn theo hơn 35 khuôn khổ như SOC 2, ISO 27001.
Tập trung hóa quy trình làm việc của bạn, trả lời các câu hỏi về bảo mật nhanh hơn tới 5 lần và bảo vệ doanh nghiệp mà không làm mất tập trung vào tăng trưởng.
Và đây thực sự là một phần then chốt.
Một báo cáo trắng mới của IDC phát hiện rằng các công ty dùng Vanta tiết kiệm hơn 535.000 USD một năm và nó hoàn vốn chỉ trong ba tháng.
Chất điện giải hiện đang rất được ưa chuộng và đó là điều hợp lý.
Mọi người ngày càng quan tâm tới sức khỏe và thể hình và một trong những điều mà tôi nghĩ xã hội chúng ta gần đây nhận ra là tác động sâu sắc của chất điện giải đối với việc cấp nước cho cơ thể,
nhưng cũng là tác động của việc được cấp nước tốt lên cảm giác, hiệu suất và suy nghĩ của bạn.
Vậy với tất cả những điều đó trong đầu, và vì tôi khá ám ảnh với chất điện giải, tôi quyết định sẽ khởi nghiệp một công ty điện giải của riêng mình, như người ta hay làm.
Và khi tôi đang làm việc đó, tôi nói chuyện với bạn tôi George Heaton và bảo: George, mình đang khởi nghiệp về điện giải.
Bạn xem giúp được không?
Anh ấy nói: Stephen, tôi và bạn tôi Ross đã phát triển một sản phẩm rồi và rất muốn cho bạn xem.
Rồi họ cho tôi vào nhóm WhatsApp và nói: chúng tôi đang xây dựng một thương hiệu tên Cadence.
Chúng tôi chưa ra mắt, nhưng bạn xem thử đi.
Tôi xem.
Tôi thử lon.
Tôi thử các gói nhỏ và tôi đã mê luôn.
Vậy là tôi đóng cửa công ty điện giải của mình và mua cổ phần trong công ty này tên Cadence, vốn đến giờ là sản phẩm hay nhất về mùi vị, mà còn về hiệu quả nữa.
500 mg natri, 190 mg kali, 30 mg magiê, không đường.
Vị ngon tuyệt.
Thử đi.
Vào usecadence.com và tham gia cái mà tôi tin là công ty điện giải phát triển nhanh nhất trên Trái Đất.
Chúc sức khỏe.
Bạn nghĩ sao về các chất tạo ngọt nhân tạo? Có điều gì cần lưu ý không?
Nói chung thì đó chẳng có gì to tát và có nhiều chuyện thổi phồng về các chất tạo ngọt nhân tạo.
Nhưng có một chất tạo ngọt nhân tạo có hồ sơ không tốt, cả trong việc làm rối điều hòa glucose lẫn tăng cân.
Đó là saccharin.
Saccharin là chất tạo ngọt nhân tạo có vấn đề nhất trong các tài liệu nghiên cứu.
Nhưng tin tốt là về saccharin — đó là mấy gói nhỏ màu hồng.
Nó không thật sự phổ biến trên thị trường.
Vậy là nó không phổ biến đúng không?
Không, nó gần như đã biến khỏi thị trường.
Còn các chất ngọt khác như sucralose, aspartame, stevia thì đều được chấp nhận.
Chúng về cơ bản là vô hại.
Bạn phải tiêu thụ một lượng không tưởng tượng nổi trong cả đời mới có thể gặp tác dụng sức khỏe tiêu cực.
Bởi vì có người nghĩ chúng có thể gây ung thư — những chất tạo ngọt nhân tạo mà bạn thấy trong một số đồ uống ăn kiêng.
Không, đó rõ ràng là suy diễn quá mức. Dựa trên dữ liệu động vật với liều lượng và điều kiện hoàn toàn phi thực tế, không liên quan đến sinh lý người.
Nguy hiểm hơn nhiều là bước ra ngoài và hít thở không khí đô thị, thật sự là như vậy.
Điều quan trọng nhất mà chúng ta chưa nói nhưng đáng lẽ nên nói là gì, Alan? Cho những người đang ngồi ở nhà nghe chuyện này.
Đó là một câu hỏi rất hay.
Được rồi, nếu nhìn vào những điều mà mọi người quan tâm nhưng thực ra chẳng quan trọng về mặt dinh dưỡng, họ hay cố chấp vào mấy từ cửa miệng.
Họ ám ảnh với — không nhất thiết là những từ lạ — nhưng ví dụ như “đường”.
Người ta đã thổi phồng nỗi sợ về đường đến mức mọi người không phân biệt được giữa đường thêm vào trong chế độ ăn và đường vốn có tự nhiên trong thực phẩm.
Ví dụ như trái cây. Những thứ như trái cây tươi.
Thậm chí sữa cũng có đường tự nhiên. Lactose có thể là vấn đề với một số nhóm người.
Nhưng nhìn trái cây tươi đi. Tôi thực sự nghe người ta bôi nhọ trái cây vì nó có đường.
Có thể lấy một ý tưởng và đưa ra một lập luận hợp lý: đúng, nó có đường. Và ai cũng biết nếu bạn thêm quá nhiều đường vào chế độ ăn, bạn hạ thấp chất lượng chế độ ăn.
Rồi bạn có thể gia tăng khả năng gặp hậu quả sức khỏe tiêu cực về sau. Được, điều đó hợp lý.
Nhưng dù trái cây có đường, nó cũng chứa rất nhiều thành phần có lợi khác.
Nó ở trong một gói ít calo, nhiều nước, mật độ vi chất cao — làm no và chiếm chỗ trong dạ dày, khiến bạn ít có xu hướng ăn những đồ ăn vặt rác khác mà nhiều người có thể đã ăn thay vì ăn trái cây.
Nhưng hơn cả lý luận đó, hãy nhìn vào bằng chứng.
Trái cây có gây hậu quả sức khỏe tiêu cực không? Có gây rối kiểm soát đường máu không? Có gây béo phì không? Có gây tăng cân không?
Ngược lại hoàn toàn.
Trái cây tươi đã được chứng minh cải thiện kiểm soát đường huyết, cải thiện cân nặng, cải thiện thành phần cơ thể, và tăng khả năng bảo vệ chống lại một loạt các bệnh tim mạch – chuyển hóa và ung thư.
Vì vậy lời người ta nói không quan trọng lắm. Chúng ta phải nhìn vào bằng chứng.
Có cái gọi là chỉ số đường huyết — từng hot vào thập niên 80, 90 và giờ lại được nhắc tới.
Người ta nói phải tránh thực phẩm có chỉ số đường huyết cao.
Có một vài loại trái cây có chỉ số đường huyết cao, đó là dứa và dưa hấu.
Dưa hấu?
Ừ, đứng cao trên thang GI.
Nhưng cách xác định chỉ số đường huyết là lấy 50 gram carbohydrate từ một thực phẩm nhất định, bất kể bạn phải ăn bao nhiêu để có 50 gram đó, rồi đo ảnh hưởng của nó lên đường máu trong hai giờ sau khi ăn.
Tôi muốn nói — vì dưa hấu thường được coi là hợp với keto, điều đó tốt hơn.
Dưa hấu có cái gọi là tải đường huyết thấp. Nghĩa là lượng carbohydrate trên mỗi khẩu phần rất thấp.
Dù carbohydrate trong nó, nếu bạn gom đủ 50 gram, sẽ có ảnh hưởng lớn hơn lên đường huyết.
Nên dù những trái cây đó có chỉ số GI cao, chúng lại có tải đường huyết thấp.
Cuối cùng thì người ta cần dừng lại và suy nghĩ.
Những cộng đồng sống lâu nhất trên Trái Đất không tránh trái cây. Trái cây là phần thường xuyên trong khẩu phần ăn của họ.
Còn cái chất trắng kia, cái đường trắng thêm vào — gọi là đường tinh luyện phải không?
Ừ, đường tinh luyện hoặc chúng ta có thể gọi là đường thêm vào.
Còn đường thêm vào thì sao?
Đường thêm vào gây vấn đề theo hai cách khác nhau, ít nhất là như vậy.
Cách thứ nhất là nó làm loãng mật độ dinh dưỡng của chế độ ăn.
Đó là hiện tượng gọi là pha loãng vi chất dinh dưỡng, khi bạn chỉ có một đống calo rác không có vi chất trong khẩu phần.
Cách khác là nó thường được đóng gói cùng với các thực phẩm tinh bột và chất béo đã được tinh chế, chế biến và thiết kế cực kỳ kỹ thuật.
Những món tráng miệng kinh điển của bạn: bánh ngọt, bánh quy, bánh gato, những thứ như vậy.
Và chính bản thân đường, nếu tôi chỉ đặt một hũ đường trước mặt bạn và nói, này, tôi thách bạn không múc cả thìa, bạn sẽ nói, ô, không vấn đề.
Mọi người vẽ đường như thể nó là thứ xấu xa bẩm sinh.
Nhưng vấn đề xảy ra khi nó là một phần của những thực phẩm siêu ngon miệng, chế biến nặng và được “kỹ nghệ hóa” như đồ tráng miệng và đồ ăn vặt.
Và đó là vấn đề chính với đường thêm vào.
Và các tổ chức y tế khác nhau — tôi đã đề cập Viện Y khoa (nay là Học viện Y học Quốc gia) — nói rằng, này, chúng ta cần cắt đường thêm vào xuống còn 25% khẩu phần.
Tổ chức Y tế Thế giới thì đưa ra phiên bản cực kỳ thận trọng hơn, họ muốn mọi người tối đa hóa đường thêm vào ở mức 5% tổng năng lượng khẩu phần.
Nhưng điều đó thường không thực tế.
Và nó hơi quá mức, đến mức có phần cực đoan.
Vậy bạn nói sao?
Khoảng 10% tổng calo là tối đa cho đường thêm vào.
Và con số đó rơi vào khoảng phân bổ calo “tự do” là 10% đến 20% tổng calo, từ bất cứ thứ gì bạn muốn.
Và tôi muốn làm rõ rằng khoảng 10% đến 20% đó cần được điều chỉnh: nếu bạn đang thừa calo — nói cách khác, bạn tiêu thụ nhiều calo hơn là bạn tiêu hao (bạn đang cố gắng tăng cân hoặc gì đó) — bạn có lẽ nên giữ phần calo tự do/đồ ăn hưởng thụ ở mức 10% thay vì 20%.
Mấy ngày một tuần bạn đi tập gym?
Bốn đến năm.
Tôi chỉ đang cố gắng giải đáp dấu chấm hỏi trong đầu mình là nếu bạn đi tập bảy ngày một tuần, ví dụ, có phải là không cho cơ thể đủ thời gian nghỉ không?
Nhưng tôi đoán còn tùy bạn làm gì ở đó và bạn làm việc chăm chỉ đến mức nào.
Vâng, và một ví dụ hay về điều đó là tổng số set mỗi tuần.
Bạn biết đấy, ví dụ cho một nhóm cơ nhất định, bạn làm khoảng chín set một tuần hoặc 10 set một tuần.
Bạn có thể nhồi hết những set đó trong một buổi, nhưng sẽ hiệu quả hơn nếu trải ra ít nhất hai ngày.
Mất bao lâu để tôi bắt đầu mất cơ?
Ôi trời, được rồi.
Đó là một câu hỏi hay và khó.
Mất cơ xảy ra rất nhanh ở những người nằm liệt giường.
Khối nạc, đặc biệt ở người bệnh nặng, ôi trời, giảm rất nhanh.
So với việc bạn nghỉ tập một tuần hoặc thậm chí hai tuần, nhưng đó là nghỉ chủ động chứ không phải chỉ ngồi lì.
Bạn có thể nghỉ vài tuần trước khi bắt đầu nhận thấy sự sụt giảm rõ rệt về sức mạnh và thể lực.
Ba tuần, vâng, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy điều đó.
Và tôi có cần tập đến thất bại trong các bài tập sức đề kháng, kiểu như bắp tay cuốn tạ, để có tiến triển không?
Tôi có cần tập đến lúc không thể cuốn nữa mới được không?
Tùy vào mục tiêu.
Bạn nói mục tiêu của bạn là tăng cơ.
Vâng.
Thực tế, và câu hỏi này bất ngờ là phức tạp hơn bạn tưởng, nhưng được thôi.
Khi người ta cố gắng tập đến thất bại, và điều này đã được kiểm tra trong nghiên cứu,
họ thường vẫn để dư tự động một đến hai lần lặp, thậm chí ba lần.
Và ngay cả những người đã có tập luyện sức mạnh, khi bạn bảo họ tập đến thất bại hay để lại một lần lặp trong dự trữ,
họ thường xuyên để lại thực tế đến hai đến ba lần lặp trong dự trữ.
Nên người ta thường đánh giá thấp khả năng đẩy của mình.
Thường có một khoảng an toàn tự động mà cơ thể điều chỉnh, quản lý và ngăn bạn đi quá đà.
Với những điều đó, tôi nghĩ hầu hết mọi người có thể tập đến thất bại mà không phải quá lo lắng liệu họ có vi phạm các hướng dẫn “vàng” trong tài liệu khoa học hay không.
Quy consensus trong cộng đồng khoa học thể dục, ngay cả những người chuyên về tăng cơ, hay nói là hãy để dư 1–2 lần lặp trong dự trữ.
Tôi nghĩ điều đó còn phụ thuộc vào bài tập.
Nên bạn sẽ hơi ngớ ngẩn nếu làm bài giơ tay sang bên (lateral raises) mà nghĩ rằng bạn không thể làm động tác một phần và vẫn có lợi.
Và bạn cũng sẽ hơi ngớ ngẩn nếu nghĩ, ừ, tôi sẽ làm concentration curls, rồi để dư 1–2 lần lặp.
Không, trường hợp đó khác.
Mặt khác, deadlift, bench press, squat — những động tác đa khớp dùng thanh tạ tự do — thích hợp hơn để để dư 1–2 lần lặp trong dự trữ.
Nhưng với các bài tập cô lập khớp đơn, thậm chí cả máy và tải nhẹ, nơi an toàn, hãy tập đến thất bại đi.
Chúng tôi có một truyền thống kết thúc podcast là khách mời trước để lại một câu hỏi cho khách tiếp theo, mà họ không biết sẽ dành cho ai.
Và câu hỏi để lại cho bạn là, thiên nhiên ảnh hưởng đến cuộc sống bạn như thế nào?
Nó có ảnh hưởng khá nhiều.
Vâng, có ảnh hưởng.
Và rõ ràng môi trường quan trọng.
Tôi tự hỏi dưới lăng kính công việc của bạn về tư duy, sức khỏe và những thứ tương tự, bạn có nghĩ nhiều về việc ra ngoài so với ở trong nhà không.
Bạn biết không, tôi còn đọc vài nghiên cứu thú vị rằng những người chạy ngoài trời so với chạy trên máy chạy bộ có lợi ích về nhận thức hơn.
Bởi vì não được kích thích nhiều hơn.
Tôi nghĩ có khá nhiều tài liệu về lợi ích tâm lý của việc ở trong thiên nhiên hoặc thậm chí chỉ là tiếp xúc với ánh nắng.
Và tôi nghĩ là có dữ liệu dịch tễ học, kiểu dữ liệu dựa trên dân số cho thấy các cộng đồng ven biển thường là “nhà vô địch” về tuổi thọ.
Ven biển?
Cái đó có nghĩa là gì?
Là những cộng đồng sống gần biển hoặc bên bờ đại dương.
Chắc vì họ ăn nhiều omega-3 từ cá.
Và yếu tố đó chắc chắn cũng đóng góp.
Nhưng chỉ riêng cái kiểu gần như siêu hình của việc đi biển ấy, bạn biết đấy, chắc chắn cũng ảnh hưởng.
Vì vậy, vâng, tôi nghĩ nó chắc chắn có tác động.
Và tôi nghĩ là có dữ liệu chúng ta có thể chỉ ra rằng đúng là như vậy.
Alan, ngay bây giờ mọi người nên đến đâu nếu muốn tìm hiểu thêm từ anh?
Nên theo dõi anh ở đâu để biết thêm khi anh tiếp tục điều tra và truyền đạt về khoa học của tất cả những thứ chúng ta đã nói hôm nay?
Trang web của tôi là alanaragon.com.
Đó là trung tâm của mọi thứ.
Và có lẽ nền tảng mạng xã hội tôi hoạt động tích cực nhất là Instagram.
Trên đó là @alanaragon.
Và cuốn sách này tôi đang cầm trước mặt, anh viết cuốn này khi nào?
Tôi viết cuốn đó từ—ừ—nó bao gồm 30 năm kinh nghiệm mà tôi đã nói trước đó.
Vì vậy tôi đã nhồi nhét 30 năm vào trong đó.
Nhưng phần viết thực tế thì kéo dài từ khoảng 2020 đến 2022.
Ừ.
Tốn khoảng hai năm.
Vì vậy xuất bản lần đầu vào 2022.
Và nó thực sự giống như một “Kinh Thánh”.
Đó là cách tôi mô tả nó.
Nó có mọi thứ trong đó; điều tôi thích là còn có rất nhiều hình ảnh.
Tôi mừng là anh thích nó.
Ý tôi là, nó, nó, dám nói là nó khá giống một cuốn sách giáo khoa dễ tiếp cận.
Ừ, có vài giáo sư đã đưa nó vào và biến nó thành một phần chương trình giảng dạy của họ.
Thú vị.
Không ngạc nhiên đâu.
Hunter Waldman là một trong số đó.
Cảm ơn nhiều, Alan.
Cảm ơn vì những gì anh đã làm.
Mọi người yêu thích thông điệp của anh vì nó xoá bớt sự bí ẩn trong một thế giới ngày càng bị làm rối bởi nhiều thông tin từ nhiều người khác nhau.
Vì vậy hãy tiếp tục công việc của anh, và tôi—tôi cổ vũ cho anh trong giai đoạn mới của cuộc đời khi anh sẽ lại gần gũi hơn với bệnh nhân và khách hàng và tham gia trực tiếp hơn với cộng đồng của mình.
Tôi rất khuyến khích mọi người theo dõi anh trên Instagram để cập nhật cách họ có thể tham gia cộng đồng của anh và trở thành một trong những người mà công việc của anh trực tiếp ảnh hưởng tới.
Và vâng, tôi sẽ đăng ký nhận các bài đánh giá/bản tóm tắt của anh để tôi có thể đi trước tất cả các tài liệu khoa học khi chúng được công bố.
Vì với tôi, điều đó khá là xóa tan sự bí ẩn, và anh là một trong những tiếng nói tuyệt vời trong lĩnh vực đơn giản hóa và giúp hiểu biết.
Vì vậy tôi hoan nghênh anh về điều đó.
Tôi nghĩ tất cả đều có thể học được.
Tất cả đều có thể dạy được, nhưng cảm ơn rất nhiều vì đã cho tôi cơ hội tham gia chương trình này.
Thật là một vinh dự.
Và, ừ, cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Cảm ơn.
Xong rồi.
Xong rồi.
我向聽眾徵求了 15 個最受歡迎、卻尚未被解答的問題,主題是如何減脂或增肌。第一個問題是:我怎麼能快速減重?但你剛剛回答了那個。對。第二個是關於肌酸。肌酸是每個人都該吃的神奇物質,幾乎沒有肌酸做不到的事。哇,這說法很驚人。接下來,吃太多蛋白質會有害嗎?很少見。事實上,幾乎每個在體脂上有問題的人,都是攝取蛋白質不足。下一個問題關於多囊性卵巢症(PCOS)。你會如何給正在和 PCOS 掙扎的女性做飲食建議?這真是個很棒的問題。我可以詳細說明嗎?因為很多人對這些事有很大的誤解。舞台交給你了。
好,Alan Arrigan 已用科學幫助菁英運動員發揮巔峰表現超過 30 年。現在他要拆解那些實際能帶來成果的營養與訓練策略。採取有證據支持的方法來看待飲食、營養、訓練與補充品非常重要,否則你會浪費很多時間。
那麼從蛋白質開始。我要吃多少蛋白質才能增肌?你的目標體重是多少?大概 90(公斤)。把 90 乘以……那就是你的蛋白質目標。那熱量限制呢?我聽你說過,你的熱量有 10% 或 20% 可以來自你幾乎想吃的任何東西。真的任何東西。那我理論上可以吃麥當勞或其它東西,還是可以減重。沒錯。研究也有反映這點,還有「飲食中斷(diet breaks)」。那是你可以用來長期維持計畫的策略之一,我會解釋如何操作。
我也想談談生酮飲食、更年期、禁食、糖分,還有這個。那個畫面總是讓我感觸很深。為什麼?我以前酗酒,工作過度,想當個最好父親和最好丈夫。事情變得很糟,我只是需要停下來。然後我就停了。怎麼停的?我只是……哇,真的嗎?是的。
在回到本集之前先講一件事,就給我 30 秒時間。我想說兩件事。第一,非常感謝你每週收聽並鎖定本節目,這對我們所有人意義重大。這真的是一個我們從未想像過能走到的夢想。第二,這個夢才剛開始。如果你喜歡我們的內容,請加入那 24% 定期收聽本播客的人,並在這個應用程式上追蹤我們。我向你承諾:我會盡我所能把這節目做得更好,現在與未來。我們會帶來你想聽的來賓,並繼續做你喜歡的節目內容。謝謝你,非常感謝。回到本集。
Alan,為什麼我要聽你說話?在過去 30 年你的職涯做了哪些事,讓你在營養、節食、健身等方面有這樣的知識、資訊與智慧?Alan 是誰?我在這個領域有超過 30 年的經驗。前 10 年是做私人教練。事業的第二個十年是做營養諮詢,單純教人怎麼吃、吃什麼。然後第三個十年,也就是現在,已經做研究與教育這一塊 13 年了。我和我的同事們,所謂「我們做科學」——我們發表科學研究。我參與過 30 篇、30 個研究。是的。包括敘述性評論、系統性評論與統合分析(meta-analysis)以及隨機對照試驗。過去 30 年來,你直接服務過多少人,無論是在營養諮詢方面,或是做為教練?個別來說是三位數。團體可能是四位數。是的。你這些年服務過的人裡頭,有些是相當知名的。是的。可能最有趣的故事是收到史蒂夫·奧斯汀的電子郵件,摔角迷知道他叫 Stone Cold Steve Austin。他大致上說:「嘿,Alan,我做了功課,你是那個人,我想和你合作。我知道你說你不接案,但可不可以為我破例?這是我的電話號碼。」你和 Stone Cold 合作做了什麼?我幫他把復出電視的營養打理好,主要是聚焦在減脂。你也曾和 Derek Fisher 合作,他是五屆 NBA 冠軍,長期在洛杉磯湖人隊效力。還有前世界球王、四大滿貫冠軍得主皮特·桑普拉斯。是的,皮特·桑普拉斯。
人們來找你、私訊你時,主題大多類似,想達成的目標也類似。如果你現在要脫口而出,人們最常想達成的主題是什麼?如何改善體態。那是什麼意思?如何減脂或/和增肌。我特別有興趣的一件事,也連結到減脂與增肌兩個主題,是蛋白質的議題。因為關於蛋白質有太多說法。你知道,我成長過程中,大家說你吃完餐就要馬上補蛋白質。要吃到這麼多蛋白質。要在吃飯前吃。其實吃的時間點並不那麼重要。所以我想來打破一些關於蛋白質的迷思。
人們目前關於蛋白質攝取,最大的迷思是什麼?
最大的一個迷思就是他們把重要性的層級弄錯了。
大家都在擔心每餐需要吃多少蛋白質才能達到這或那個目標。
要把蛋白質在訓練前後、醒來或睡覺時怎麼時機化?
他們真正需要關注的重點是:一天結束時總共要吃多少蛋白質?
因為當你達到那個目標時,基本上就贏了整個遊戲。
蛋白質的相對位置、分配、每次的劑量、時機化……
哇,這些通常都不重要。
除非只是為了把蛋白質吃進去,方式做到你覺得舒服、方便,並且長期能堅持,否則那些細節很少會影響結果。
有些人比較像零星進食者(grazers),有些人比較像一次吃很多的人(gorgers)。
只要你在一天結束時達到總量,兩種方式都沒問題。
所以重要性的階層最重要的是:把每日蛋白質總量搞定。
次要才是一天中把這些蛋白質總量分配成幾次、每次多少。
第三層的重要性,才是你應該在訓練前後的哪個時間點吃蛋白質。
我會這樣比喻:
每日蛋白質總量就是蛋糕。
一天中各次蛋白質的分配就是蛋糕上的糖霜。
糖霜非常薄,很薄的一層。
我們怎麼知道?怎麼知道吃蛋白質的時間點並不那麼重要,最重要的只是確保你把蛋白質吃夠?
這問題問得好。我想到幾條證據支持「分配不如總量重要」這個觀點。
像是 Yasuda 的研究比較了三餐模式跟兩餐模式,三餐在肌肉增加上效果較好。
但剛好在上個月有篇研究發表,方法學更好,因為他們給受試者大量的蛋白質。
Yasuda 等人在測試兩餐 vs 三餐時,把每天總量定在每公斤體重 1.3 克。
那是一個每日蛋白質總量。
我們現在知道,如果你的目標是促進肌肉生長,1.3 g/kg 是次佳的,並不理想。
想要推動肌肉生長,我們知道應該是每公斤體重 1.6 克,換算約每磅體重 0.7 克。
那是你若想最大化對抗阻訓練的肌肉適應(如肌肉體積與力量增加)時真正要達到的量。
所以這篇最新的研究,比較了三次蛋白質進食與五次蛋白質進食。
兩組一天的蛋白質總量約為每磅體重 1 克,也就是大約每公斤體重 2.2 克左右。
我們在有已優化的每日總量下,比較三餐跟五餐,並且做漸進式抗阻訓練——這一點很關鍵。
受試者是有抗阻訓練背景的人。
結果顯示,三餐一天與五餐一天在肌肉體積與力量增長上沒顯著差異。
而這是迄今為止設計最好的研究。
因為我以前接觸到的增肌資料常說你必須吃五、六餐一天,那是健美選手做的。
談任何體適能目標時,我們必須談兩件事:族群是誰?目標是什麼?
也許第三件事要問的是利害關係是什麼?也就是我們談的是哪個層級?
以精英級的健美選手來說,他們大多吃五、六餐,有些甚至在休季吃到七、八餐。
而這些人通常是有使用藥物助力(enhanced)的,因此他們的增肌上限和增肌速率遠高於所謂「天然」的人。
這類人能處理並有效利用的食物量也明顯更多。
所以對這類族群來說,吃至少五、六餐一天是合理的,因為他們的總熱量往往是一般人的兩倍。
有趣的是,這些邊緣的精英族群的建議會慢慢傳到大眾,然後一般人就被這些建議綁住,覺得自己也需要每 2.5 小時吃一次之類的。
但對於一般大眾,甚至休閒運動員與業餘愛好者來說,蛋白質實際分配的影響與總量相比是微不足道的。
那我每天應該吃多少蛋白質?
因為我覺得你跟目前建議的每日攝取量有不同看法。
我大概 90 公斤。
嗯嗯。
要吃多少蛋白質才能增肌、增加瘦肌肉?
好,我們要把你套入「族群、目標、利害關係」這三個問題。
你會怎麼形容你的訓練狀態?
你顯然不是初學者,所以大概介於中級到高級之間,對吧?
嗯嗯。對。
那你的目標是什麼?
就是想減脂並增加肌肉。
很常見的情況。
我的建議是以目標體重(或想達到的體重)來算,每公斤體重每天攝取 1.6 到 2.2 克蛋白質。
那是你會選擇的範圍。
就你個人而言,我會偏向建議靠近上限。
因為你提到希望小幅降低體脂,但你已經相當瘦了,所以你是在挑戰極限。
有件有趣的事,關於大量攝取蛋白質會促進體脂降低。
真的嗎?
所以如果我吃很多蛋白質,就會有助於減少體脂?
是的。
是的,確實如此。我們知道這一點是因為現在已經有好幾項研究,四個試驗,加上一個由 Joey Antonio 等人做的病例研究。他們檢驗了非常高蛋白攝取的效果,大約從每公斤體重 3.3 克到 4.4 克不等。大致上,相當於每磅大約 1.5 到 2 克。
那是因為你吃比較少碳水化合物嗎?你基本上是在以蛋白取代其他東西,讓你不那麼餓?
如果我攝取 3.3 克蛋白質,我大概就不會去吃一些含較多脂肪的東西。這一系列研究是針對有做阻力訓練的人,並且是在自由生活狀態下進行。他們的指派是把蛋白質攝取量提高 50%,也就是在原來的習慣飲食上額外加 80 到 100 克蛋白質。
那你會建議我怎麼做?
你會說以每公斤體重的克數來說,再推更高。你的目標體重是多少?
說實話我其實沒有特定的目標體重,我比較注重的是力量。
這樣吧:你曾經達到過你想要的體態嗎?當時你的體重大概是多少?
我大約是 90(公斤)。我想應該略低一點,大概 88。
好,那就取 90 吧。把 90 乘以 2.2。90 乘 2.2,那就是你的蛋白質目標——每天 198 克蛋白質。
所以如果一杯蛋白飲給我 20 克蛋白,我基本上需要喝 10 杯蛋白飲才達標?
看起來像很多蛋白質。
確實很多。我在這裡要補充一點。你可能只要每公斤體重 1.6 克就能達到你的目標。那是比較低的起點。把 90 乘以 1.6,從那裡開始。如果 198 這個數字看起來太天方夜譚或讓你懷疑「我怎麼做到」,就從較低的數值開始。
那女性在這方面有不同的建議嗎?如果你是女性,方法會不一樣嗎?
會的,女性幾乎總是從低端開始,因為女性體脂比例較高,瘦體重比例相對較低。所以會是:「好,從以目標體重每公斤 1.6 克開始,看看情況如何。」如有需要,我們再逐步提高。
吃太多蛋白有害嗎?
很少見。通常你必須已經有慢性腎臟病這種預存疾病,才不適合大量攝取蛋白質。不過即便是慢性腎臟病患者,也要考量低蛋白飲食帶來的代價,像是老人肌少症等問題,他們要如何去避免這些風險。但對於一般健康族群,已經有很多研究檢視腎功能、肝功能、骨骼健康等,幾乎看不到高蛋白攝取會對這些器官系統造成明顯威脅。人體其實相當能代謝並處理高量蛋白。
而且並非所有蛋白質都一樣,畢竟有動物性蛋白跟植物性蛋白,還有像蛋之類的來源。你覺得哪種蛋白質最好?有這樣的說法嗎?
我認為最好的做法是混合不同類型的蛋白質。一般來說,逐克比起來,動物性蛋白通常比植物性蛋白更具有「促合成代謝」的效果,也就是在肌肉層次上能激發更大的生長反應——也就是比植物蛋白更能有效刺激肌肉蛋白合成。不過我們知道有一個例外是黴菌蛋白(mycoprotein,一種真菌來源的蛋白質),它在刺激肌肉蛋白合成方面竟優於乳製品蛋白。像這種例外也很有趣。但總體來說,動物性蛋白在刺激肌肉蛋白合成方面通常優於植物性蛋白。
不過,一旦你攝取到某個每日蛋白總量後,蛋白中有多少是動物性或植物性的,對於肌肉大小和力量增長似乎就不那麼重要了。這一點已在受控的介入研究中比較過,將純素組和雜食組做比較:兩組的每日總蛋白都優化到每公斤體重 1.6 克(約每磅 0.7 克),並進行 12 週漸進式阻力訓練,結果兩組在肌肉體積與力量增長上並無顯著差異。我們現在已有兩項研究顯示這一點。
在你的職業生涯中,你一定常常遇到有人有目標卻覺得達不到,那你會不斷對他們重複相同的建議,比如如何減脂或增肌。那建議是不是經常就是「多吃蛋白」?
對於一般大眾,這是很常見的建議。我把自己的蛋白目標定在每天至少 160 克。所以我確保一天有四餐,每餐至少 40 克蛋白。這其實很容易做到。因為我一天中有兩餐是吃真實的全食物,然後另外兩餐(有時是兩到三餐)是蛋白質奶昔。
所以對我來說,要達到蛋白質攝取目標實在是超級容易。
像兩勺蛋白粉,啪,幾乎就快到 50 公克蛋白質了。
你一天吃兩杯,那就已經覆蓋了一半以上的蛋白質需求。
但如果我把所有蛋白都集中在一餐吃完,會不會影響我增肌或減脂的效果?
也就是我只喝一杯超大份的蛋白奶昔,甚至丟進五勺會怎樣?
如果你跟我說:「欸,Alan,我今年想在全國賽拿好名次,NPC nationals,不管是經典體型、經典健美,或任何體型組別」,那我會說,你不會想把所有蛋白都塞在同一餐裡。
因為我們想要的是在一天當中把「微小的合成代謝事件」最大化——也就是盡可能多次、最大程度地刺激肌肉蛋白合成。
務實來說,你大概至少可以做到三到四次。如果你一天能做到三、四次的最大刺激,而不是只靠那一頓超大餐,那隨著時間推移你其實可能會長到比原來更多的肌肉。
這甚至可能決定你在準備期結束時的比賽排名。
但對於一般民眾來說,理論上你是可以這麼做的。
我想挑戰你做件事。我問過我的觀眾關於減重的問題,請他們列出目前還沒有得到解答的 15 個最熱門問題。
第一個是:我要怎麼快速減重?
哈!基本上你可以做類似「蛋白質保留型改良斷食」(protein-sparing modified fast),也就是所謂的急速節食(crash dieting)。
說實在的,我其實不太喜歡這樣做。
「聽著,我要參加婚禮,需要快速瘦下來,怎麼辦?」那就是要快速減重。
基本上你會採取激進的熱量赤字。我會說大約從維持熱量減少 20% 開始,視個人情況可能到 20% 到 40%,甚至有時候會到 50% 以下維持量。
同時把蛋白質吃得很高。這種做法通常會讓你碳水和脂肪都相對偏低。
然後規律訓練,但不要弄傷自己。
「蛋白質要高?」對,蛋白質要高。
以熱量舉例:假設你的維持熱量是個整數、2000 大卡,你就把大約三分之一砍掉,然後開始執行,看看你能不能在保持相對力量的同時維持脂肪下降。
急速節食幾乎不可避免會在過程中損失一些力量,但我們談的是一個非理想的流程,但那就是方法:激進的熱量赤字,加上高蛋白。
赤字大約是比平常少 500 到大約 1,000 大卡左右。
第二個問題是:為什麼我在停用 Zempeg、Wagovi 等藥物後會復胖?
好,像 Wagovi 這類的 GLP‑1 RAs(GLP‑1 受體激動劑)藥物,至少有三種不同機制,最終都會共同使你的飢餓感與食慾幾乎消失。
所以當你停藥,正常的食慾就會回來。
對許多 GLP‑1 使用者來說,一個不幸的現實是他們停藥後並沒有養成能維持減重的習慣與技巧,於是又得跟食慾抗爭。
我會建議試著採用逐步退藥(weaning‑off)的過程,而不是一下子完全停藥。逐步退藥的同時要強化對抗暴食的對策、建立良好的訓練與飲食習慣,並逐步學會在兩餐之間與飢餓感共處、訓練那些習慣。
這是可以做到的。我不是那種認為成功停用減重藥不可能的人。
第三個問題是:節食後我的代謝被毀了嗎?他們問到一個叫做「適應性產熱」(adaptive thermogenesis)的東西。
這個問題沒辦法很簡短回答——代謝適應的過程相當複雜,而且是雙向的,無論你是想增重或減重都會發生。
之前我們提到,當熱量增加時,非運動活動產熱(NEAT)會上升。我舉過一個例子:當額外在維持熱量上疊加 1,000 大卡時,NEAT 會增加約 336 大卡。但也有研究增幅沒那麼大,平均來說,NEAT 的增加大約落在 200 到 300 大卡左右。
也就是說,當你過量進食時,你的能量消耗大約會多出 200 到 300 大卡——你的身體會開始更多小幅動作、多移動,燃燒更多非運動型的熱量。
那是一種在熱量過剩時的適應反應。相對地,在熱量赤字時則完全相反,人們會減少 NEAT,平均會下降大約 200 到 300 大卡,這就是節食時代謝適應的一部分。
這也是為什麼有時候人們覺得「卡路里進出」這套系統對自己失效,因為他們沒意識到自己在處於熱量赤字時會不自覺地少動,等於燃燒的熱量變少了。
所以,實際上,他們並沒有處於熱量赤字。
是的,沒錯。
所以,談到節食面向(這更像是公共衛生問題),減重比增重更是必要的。
對大多數人來說,這較困難。
因為除了非運動性活動減少會讓人損失大約 200 到 300 卡左右(他們在節食週期結束時不再消耗的熱量)之外,
還有一種叫做適應性產熱降低(adaptive thermoreduction)的現象。
好,你剛剛提到適應性產熱(adaptive thermogenesis)。
技術上講,這裡面有非顫抖性適應性產熱和顫抖性適應性產熱,
但這些都是身體在冷環境下為了提高能量消耗而產生的反應。
所以技術上,這就是適應性產熱:能量消耗的增加。
當人們節食時,會出現一種稱為適應性產熱降低的情況。
其中一部分就是非運動性活動產熱(non-exercise activity thermogenesis,簡稱 NEAT)的減少。
你基本上是在說,當我們處於熱量赤字時,身體會改變,
它會停止做那麼多事。
是的,那是活動量的部分。
沒錯。
但還有代謝方面的部分。
所以,我們有非運動性活動的下降。
然後我們有適應性產熱降低,這跟代謝成分有關,
牽涉到交感神經系統。
也可能還有甲狀腺分泌的影響。
所以會出現這種代謝上的改變,
也會有行為或活動上的改變。
所以當人們說「我新陳代謝很慢」時,他們可能不是在說謊。
當人們說「我新陳代謝很慢」時,通常發生的是他們的 NEAT 有非常大的下降,約落在 200 到 300 卡的量級。
而適應性產熱降低大約還有另一個 50 到 100 卡。
好,因此我們看到大約可能有 300、400 卡的熱量,是他們因為節食過程而不再消耗的。
現在,如果你遇到有臨床診斷為甲狀腺功能低下症的人,他們的靜息代謝率可能會比沒有甲狀腺問題的人低 7% 到 10%。
所以在這一塊又少了大約 100 到 200 卡的消耗。
那麼在節食週期結束時,這個人可能面臨總共 500 到 600 卡的能量消耗縮減的挑戰。
所以,我想某種程度上人們的理解是有道理的:如果你吃太多,你所理解的新陳代謝會增加;如果你吃太少,你的新陳代謝會變慢。
是的,但我要強調,主要變慢的成分是你的非運動性活動。
你不再四處走動那麼多。
沒錯。
其他成分,比如適應性產熱降低和可能的甲狀腺問題,那是次要成分。
主要成分是坐立不安減少、走路速度變慢、坐著的時間增加。
那你可以控制那些嗎?
可以。
這很難精準指出是哪一項,但只要知道那些會下降就好。
舉個健體競賽選手的例子:隨著減脂期進展,他們在有氧訓練、重訓和吃飯(打開便當)這些課程之間,幾乎都是躺著休息。
他們不再敲手指、不再點頭打拍子,步伐中也沒有那股輕快感。
基本上他們不再做非運動性活動。
第四個問題。
長期減重到底哪種飲食最有效?
生酮、低脂、地中海、間歇性斷食。
你得給我一個答案。
我一句話回答:
足夠蛋白質、總熱量合適、主要以健康食物為主,並且符合個人偏好與耐受度的飲食,才是最有效的。
我該如何專門減掉腹部脂肪?
可以針對腹部嗎?
針對腹部脂肪其實是針對全身脂肪來做,無法局部減脂。
如果要更深入說,有些飲食確實比較有利於防止內臟脂肪增加,甚至加速內臟脂肪的減少。
內臟脂肪是位於腹腔內、包覆器官的脂肪。
因此,某些飲食較有助於降低內臟脂肪,通常是飽和脂肪比例較低的飲食。
什麼是飽和脂肪的例子?
就是肥厚的陸生動物肉類。
所以,陸生動物的脂肪會是比較容易促使內臟脂肪增加的飽和脂肪來源。
例如,如果你把油花較多的肉片換掉,把那層肥油去除,
改成像酪梨、堅果、橄欖油、種子之類的脂肪來源,就會比較好。
更年期時為什麼減脂比較困難?有效的方法是什麼?
好,在更年期過渡期(平均自女性四十多歲開始,到五十多歲中期結束),
生理和荷爾蒙上會出現一些變化,這會對健身計畫造成挑戰。
這會影響她們執行並維持健身計畫的能力。
像是潮熱、關節疼痛、性功能改變和睡眠品質差,
這些都會交互影響,導致她們較難維持必需的體能活動和飲食遵從,
以達到一般身體組成改變的標準進展速度。
解決方法很簡單:你不必因為有人正在經歷更年期就大幅改變整個計畫,
也不需把某些營養素刪掉或做特殊處理。
有效的做法是降低對進展速度的期待。
例如我通常會讓人以每週減一磅(約0.45公斤)的脂肪為目標,
但處於更年期過渡期的人同時面臨更多挑戰,
所以我們會把目標定成大約一半。
蛋白質?
在蛋白質方面他們要做什麼?
只是把蛋白質維持在高量就好?
同一個範圍。
對。
關於蛋白質,我得說有兩個層次的建議。
一般大眾、目標屬於平均值的人,體重每公斤攝取 1.2 到 1.6 克就足夠了。
這大概是一般族群、平均目標的人會用的量。
像你這樣的人、像我這樣的人,以及那些可能想比一般人更進取一點的人,建議每公斤體重攝取 1.6 到 2.2 克。
另外,對於邊緣的健美選手或健體選手,我對他們超過每公斤體重 2.2 克這個上限是沒意見的。
圍絕經期或已絕經的女性在經歷更年期時,關於增肌和避免增加脂肪還有什麼需要了解的嗎?
還有什麼我們沒提到的嗎?
我會強調一點:中年可能是人生中心理壓力最高的時期之一。
從四十歲後期開始,延續到五、六十歲,大多是這樣。特別是更年期過渡期,約四十多歲中期到五十多歲中期,正好是人們要處理年邁父母病痛的時候。
父母病痛的壓力、孩子念高中或大學的壓力、事業達到高峰所帶來的壓力,還有分配時間和精力去處理這些事情的需求。
所有這些都會把注意力從「喔,我有一個健身計畫」上轉移走。教練叫你做這個那個,現在又要你這樣飲食,這些都會被擠掉。
我要特別強調的是,沒有什麼特別或不同的東西一定要做。事實上,現在這類領域流傳很多迷思,教練、大師甚至一些醫師會告訴女性,她們到了更年期就註定會大肚子增脂、肌肉大量流失。
就是會這樣,你注定如此。
那根本不是真的。
有一個叫做 SWAN 的研究,那是同類研究中最長、規模最大的研究。整個更年期過渡期間,平均體脂增加量是 1.6 公斤(約 3.5 磅)。
整個過渡期平均肌肉流失量是 0.2 公斤(約 0.5 磅)。統計上有顯著差異,沒錯,但並非無法克服。
當然會有例外值,可能有人肌肉流失和脂肪增加是這個平均的兩倍,但這些都不是不可克服的問題。
那你覺得服用賀爾蒙替代療法(HRT)怎麼樣?有幫助嗎?
對,有幫助,但只對需要的人有幫助。HRT 應該以個別情況來看待。
有一件事非常讓我不爽,就是社群媒體評論區裡有人對所有人說:「喔,你剛滿四十,該去做 HRT 了。」這種事情是你和你的醫生之間的決定。有人試圖把 HRT 這種重大改變普遍化。
有些人確實會從中獲益;同時也有很多人不需要它。
那些受惠的人,是不是會比較容易增肌且不易增脂?大致上是這樣的,這是常見的結果。
但我對 HRT 的看法是:必須有症狀上的理由才去用它。也就是說,你要有那些干擾生活品質的症狀,才算是合理的使用理由,不只是看血液檢驗數值而已。
例如睪固酮,如果你的睪固酮低於正常範圍或偏低,但你沒有任何症狀、感覺很好、各方面表現都很好,那是否要去矯正這個數值就取決於你自己——你是否介意自己在範圍下限或偏低。也就是說,應以症狀為驅動依據。
另一路要注意的是,很多人只做一次檢測就據此判斷是否要開始荷爾蒙替代療法。應該做的是觀察數值是否有某種趨勢在某個方向移動。你可以透過多個時間點、在一段較長時間內檢查來看趨勢。
這點有爭議,但可以等六個月、十二個月看看情況,先嘗試透過生活方式與飲食去改善。很多情況都是可以修正的。
我遇過很多例子,一個男性睡眠不足、工作過勞、飲食很糟,去驗睪固酮,結果在範圍的最底端甚至低於範圍。很多人會直接說:「該上 HRT 了。」但先別急,先讓這個人好好睡覺、改善生活方式、改善身體組成,結果睪固酮濃度就翻倍了。這種情況並不少見。
所以我非常支持:第一,是否有症狀驅動使用 HRT 的正當性?第二,我們是基於單次檢測結果還是實際觀察到一段時間的趨勢?
下一個問題關於多囊卵巢症候群(PCOS)。很多女性受 PCOS 折磨,導致月經不規則和生育問題。你會對正在與 PCOS 奮鬥的女性,在飲食處方上說些什麼?
PCOS 在代謝特徵上與第二型糖尿病有很多相似之處。也就是說常伴隨胰島素阻抗和血糖控制受損。因此我們可以合理地對 PCOS 的總碳水化合物攝取量採取謹慎態度。
對於第二型糖尿病來說,飲食重要性有兩個層面。第一要務是要把飲食結構設計成能夠讓身體減少體脂。
GLP-1 類藥物的成功其實證明了,第二型糖尿病的核心在於過度進食、體脂過多。
所以第二型糖尿病發生的方式是在有遺傳傾向的人身上,他們整體體脂增加,接著特別是內臟脂肪過多。
然後這會導致胰島素阻抗以及血糖控制受損。
多囊卵巢症候群(PCOS)在這方面非常相似。
目前並沒有一個標準或基於共識的 PCOS 飲食方案。但因為它和第二型糖尿病有很多相似特徵,我們幾乎可以採用對第二型糖尿病的同樣干預原則,第一要務是優先減少整體體脂。
第二層級要考慮的是,我們是否需要進一步限制碳水化合物攝取?對 PCOS 也很類似。
在第二型糖尿病的族群層級上,每日大約 130 克左右的碳水化合物似乎是一個甜蜜點——低於這個總量的人,通常較容易控制血糖。但那只是統計平均值,我們仍需逐案檢視。
我女朋友有 PCOS,她和我一起採行生酮飲食。她現在仍在執行,我們大約已經持續了八週。這些年來我們斷斷續續會做生酮。她說她的月經週期已經完全恢復正常。她最長的月經週期大概到 60 天左右,現在因為像你說的透過生酮限制碳水,她說現在完全正常、可以準確預測。那真是太棒了。
我之所以這麼說,部分原因是很多人——即便是面對 PCOS 或月經問題的人——常常不會去想到碳水化合物、糖或葡萄糖之類可能是禍首。
嗯,因為這個疾病常被框成「天生的」、「可能有遺傳性」,這裡面或許有一部分真實性,但令人驚訝的是飲食介入對她特別產生了如此深遠的影響。很高興聽到你找到有效的方法。
任何時候你出現某種臨床狀況,我會先建議你去看內分泌科醫師或專門處理該問題的醫師。至於月經週期,一般來說,如果你有月經不規則,有兩件事要先考慮:第一,去看醫生;第二,考慮你是不是在過度訓練同時又攝取不足。
會發生在女性體態/健美選手身上的情況是:月經失調、月經停止,常在比賽準備期的幾個月內出現,有時視飲食強度甚至在準備期幾週內就會發生。因此在競技運動員或必須維持一定瘦度同時有高運動量的人中,月經失調非常常見。
這是不是身體從進化的角度在說:「聽著,我們沒有足夠能量生寶寶,所以先把這關閉」?沒錯,就是這樣。
所以如果你月經不規則又想改善,就不要把熱量攝取壓得太低。
所謂的「女性運動員三聯徵」始於過度訓練、攝取不足、可能的飲食失調或營養問題,接著月經週期被打亂甚至停止,之後出現負面的荷爾蒙變化,最終可能導致骨質減少或骨質疏鬆。這一連串事件在不重視健康月經的女性中不幸地相當常見。
大家常說的「肌肉記憶」,我以前以為是胡扯。但前幾天有人跟我說,其實身體確實有肌肉記憶,意思是如果我現在脫離訓練、停止去健身房,我的身體因為曾經到過那個狀態,會比較快回到當時的體型。這是真的嗎?是真的。社群內有人還在討論細節,但生理上訓練會產生新的肌核(myonuclei),也就是擴大所謂的肌核域(myonuclear domains),這些在停訓期間相對保持穩定。
但同時也有本體感覺或運動執行方面的成分會隨著訓練留下來,那是技能層面的記憶,讓人能夠執行動作並促成適應。所以除了肌核域帶來的「肌肉記憶」,還有運動學習與神經方面的成分;在某種程度上,骨骼結構方面也有助於恢復負載與肌肉再增長。
腸道微生物群在我減重能力上有作用嗎?不是很大的作用。當然,如果我——(你為什麼那樣發出聲音?)嗯,圈內有些人把微生物群標榜為萬能的主控者,但它只是眾多器官系統軸線中的一部分,會共同影響我們看到的結果。它是其中的一環,但不是操縱一切的主宰。
舉個例子,有些保健品聲稱可以「修復腸道菌群」並帶來更大的體重下降。針對這種現象已有許多研究,雖然在某些情況下確實有統計上顯著的效果,但它們在體脂或體重減少上的絕對幫助通常太小,實務上並不具意義。
所以我不會單純指望改變腸道微生物群就能對全身脂肪做出重大影響。
這裡我有20顆蛋。
我聽說你一週吃20顆蛋,差不多一天四顆,是真的嗎?
你為什麼吃那麼多蛋?
嗯,首先,我是那種奇怪的人,真的很愛吃蛋。
我喜歡它的味道。
它是很好的蛋白質來源,也算是脂肪的體面來源。
順帶一提,蛋裡大部分的脂肪是油酸(單元不飽和脂肪酸),這種脂肪在橄欖油中很常見,是低飽和脂肪的東西。
當然,大家對蛋的批評通常是因為它的膽固醇含量。
但有趣的是,飲食中的飽和脂肪對血脂的影響幅度,其實比飲食膽固醇大,這點蠻有意思的。
我知道主要的健康機構會建議你把蛋的攝取量限制到每天一顆,老人家可能到每天兩顆。
所以我把那些衛生或共識指引當作一個不錯的起點,覺得好啊,這是一個好的起點。
我恰好喜歡吃蛋,我會吃得比那多,檢查我的血液、檢查我的健康狀況,我一切都很好。
所以我就是那種可以每天吃四顆蛋沒問題的人。
這是你較廣泛睪固酮(testosterone)計畫的一部分嗎?
我喜歡蛋有助於睪固酮生成這件事。
所以你53歲,對吧?
是的。
你有檢測自己的睪固酮數值嗎?
我好久沒測了,但我不擔心。
因為對我來說這會是個以症狀為導向的事情——只有當我出現低睪固酮的症狀時,我才會去在意。
如果我出現那些症狀,那我才會去檢查發生了什麼,然後退一步看我能用生活方式改變什麼?有什麼非藥物的選項可以改?
你知道嗎,如果有一天我真的需要使用外源性睪固酮,那到時候就那樣吧,但目前我還沒到那個地步。
你每天吃哪些補充品?
我吃綜合維他命。我其實吃兩顆綜合維他命。
我吃兩顆的原因是因為某些關鍵營養素在單顆錠劑裡的量太小,幾乎沒意義,所以我才吃兩顆:一顆含鐵、一顆不含鐵。
我也吃魚油、鎂、維他命D3、維他命C。
順帶一提,我得先說明,這些是偏向我個人的「健身圈經驗派」做法(bro science)。我吃這些維他命比較像是在押注,而不是說「嘿,這是鐵證如山、每個人都該做的事」。
所以我想先把這點講清楚。
我也吃鎂、膠原蛋白,還有肌酸(creatine)。
如果我說你只能選三種,那你會挑哪三種?
好問題。我先把我吃的兩顆綜合維他命算作一種。
所以你的綜合維他命會是第一個,對嗎?
是的。
好,那就綜合維他命、Omega-3(魚油)、維他命D3。
所以你把肌酸剔除了——你真聰明。那會是前三名。
我可以把肌酸加進去嗎?可以擠進去嗎?
不不不不——喔,老兄,要挑三樣。
所以你選了綜合維他命、Omega-3、維他命D3。
嗯,把肌酸踢掉讓我有點受不了,所以好吧,我就留那三樣吧。
你把肌酸稱為「王者肌酸」。
對。為什麼這麼稱呼它?
肌酸是少數在非藥物補充品中,真正有非常強大、深入且廣泛證據基礎,能強化阻力訓練效果的東西之一。
它能提升力量和體積,力量的提升比體積更明顯。體積的增加常見於初期補充期,那時肌肉內會多吸水,也就是肌細胞內的水合,這是大家在開始吃肌酸或停用時,馬上會感受到的主要變化。
所以停用肌酸你可能會失去幾磅的瘦體重(主要是水分)。
我之所以稱它為「王者」,是因為相關研究可能已超過一千篇,而大多數研究都顯示正面效果。
通常如果你比較補充肌酸的組別和不補充的組別,肌酸組在舉重能力上會大約增加20%,而非肌酸組大約是12%左右,這類典型研究的時程大概是8到12週左右。
這是顯著的力量提升優勢,長期下來也會促進肌肉肥大。
當你處於肌酸飽和(loaded)狀態,也就是肌肉肌酸庫被飽和,這需要一個負荷期:每天20到25克,持續5到7天;或者你採取維持劑量,每天3到5克,約30天也會達到飽和。
在那個負荷期內,人們通常會多出大約2%的體重作為瘦體重。
大家好像把肌酸當成人人都該吃的神物。它是少數我問過的專家普遍同意的補充品之一。
當然,維他命D、Omega-3、綜合維他命也常被提及,但肌酸幾乎沒有人對它的副作用有太多意見,無論男女都適用。
它對肌肉骨骼有益。信不信由你,肌酸對關節健康也有好處。
不只是在運動表現與肌肉肥大方面,還有像改善血糖控制、改善記憶力等效果,所以肌酸可以增進不同認知領域的表現。
補充肌酸可以提升大腦中的肌酸含量,進而在大腦中創造一個促進能量生成的環境,這就是為什麼肌酸補充,特別是在認知衰退的人身上,會對記憶產生這些正面效果的原因。
所以幾乎沒有肌酸做不到的事。
哇。
多有力的一句話。
一間公司的好壞取決於裡面的人。
那麼你要如何確保自己招到最好的人才?
我們的贊助商 LinkedIn 可以幫你快速找到這些應徵者。
我相信應該慢慢花時間去聘用人員。
但我也明白,一旦你決定要聘人,就希望能馬上啟動流程,將最佳候選人擺到你面前開始面試。
這時在 LinkedIn 上付費推廣你的職缺就能帶來截然不同的效果。
因為這樣你會比免費刊登快七倍收到應徵者。
雖然較慢且更經過考量的聘用方式很重要,但你絕不希望招募平台成為拖累。
LinkedIn 能跟上腳步。
它替你處理繁重的工作,送來你在其他地方找不到的高技能候選人。
所以當你要進行下一次招募時,請把這次機會用值得的方式處理,在 LinkedIn 推廣你的職缺。
前往 linkedin.com/doac。
沒錯,就是 linkedin.com/doac。
條款與細則適用。
飲食休息期。
什麼是飲食休息期?
為什麼它是個有用的工具?
是的。
減重者常遇到的一大問題是進展停滯。
我們可以把進展停滯定義為:在良好遵從計畫的情況下,四到可能八週內體成分沒有變化。
既然有了這個定義,介入並克服或管理停滯期其實是一個需個別檢視、逐案處理的過程。例如,如果某人覺得自己正處於停滯期,而且他確實有遵循計畫,那麼導致停滯的原因其實只有兩種。
第一個原因是他們的遵從性不一致,也就是遵從度不佳。
第二個原因是他們已達到能量平衡,也就是已真實地到達了一個新的維持點。
但關於停滯期這個概念,有一個更總括性的事情人們需要理解。
我們會自動把進展停滯視為負面的事物,而人們需要重新組織或重新框架對停滯的看法。
停滯只是身體在做它該做的事。
當我們把身體看作一個具適應性的求生單位時,體內穩態(homeostasis)就是其中很重要的一部分。
如果身體達到穩態,那太好了,我們就能存活下來。
例如,如果一個人需要減掉很多體重,假設要減掉 20、40、60 磅以上,他們必須了解,在達成最終目標的路上會遇到多次停滯期。
身體改變的模式總是會是這種「快速下降、變慢、停滯」的模式,並且如此循環。
每遇到一個新的停滯期,快速下降的那段會變短,變慢與停滯的那段會變長。
你可以把它想成階梯與平台:每一次的階梯變短,停靠的平台變長。
但事情本來就該是這樣,而停滯期應該會越來越長,畢竟最終目標某種程度上也是一種停滯(維持)狀態。
當人們意識到這點後,就能把停滯視為我所說的「維持練習」。
如果他們能從把停滯看成負面、急著去尋找下一個神奇飲食或下一個好產品的心態,轉變成這樣的思維:停滯是件好事,身體在做它的工作,現在我們有機會練習維持。
史蒂芬,你也可以這麼想。
任何人都能把體重降下來,但真正的問題是如何維持減重成果。
我該如何擅長減重後的維持?
好,為了能正確地維持,你首先必須正確地達到那個目標。
正確地到達目標意味著,在減脂的同時,你必須盡力維持你的瘦體重(lean body mass)。
很多人在節食時會同時失去大量的瘦體重——
瘦體重是指肌肉嗎?
是的,肌肉量。
肌肉量連同脂肪一起流失。
在減脂期間,保留肌肉組織非常重要,因為肌肉可以視為我們代謝活躍的組織核心。
每種組織都有代謝活性,脂肪也有,但肌肉特別是我們飲食能量使用的中心,是身體的代謝引擎,可以這麼說。
如果你在減脂時失去肌肉,你實際上是在失去代謝槓桿。
我的推論是:肌肉非常「貪」,它消耗很多熱量。
所以如果我失去肌肉,當體重下降時,就像那個吸走我大量熱量的貪婪傢伙不見了,因此我很可能會相當快地反彈。
這個比喻很棒,而且也很準確。
事實上,文獻中有一個現象叫做「附帶性增胖」(collateral fattening)。
當身體在節食結束時感受到一場能量危機,而且你已經失去大量肌肉組織時,就會發生這種情況。
身體會感知到「天啊,我們剛失去了很多珍貴的組織,我們得想辦法把它補回來」,於是你的飢餓訊號會提升,身體在行為上甚至代謝上都會採取必要的措施,讓你盡快把它補回來。
如果你在減脂的同時保住了肌肉,這種情況就不一定會發生,至少不會發生到那種程度。
你就不會遇到那種「附帶性增胖」的現象,大家在節食結束時因為食慾失控而瘋狂反彈的情況。
所以在減脂過程中保留肌肉量的方法有幾件事要注意。
首先,你必須確保減重速度不會太快。每週減掉大約體重的0.5%到1%,是你真正想要達到的速度。大致上大約是一週一磅。有些一開始體重較重的人,一開始每週掉兩磅也是可以的。但通常你不想每週減超過總重的1%,因為這會增加你在失去脂肪的同時失去過多肌肉的機率。
如果你能控制減重速度,本質上就能保住你的瘦體重。還有另外兩件同時要做的事:你需要做阻力訓練(重訓),並且攝取足夠的蛋白質。也就是說,重訓與蛋白質攝取要到位。然後你還要為每週的減重設一個最高速率的限制。對大多數人來說,每週1%的減重其實非常理想;甚至一週一磅,或一週半磅也是合理。你想想看,兩年內減掉50磅,但多數人花了二十年才把那50磅增加上來。所以你其實不想減得太快,否則容易反彈。
如果你本來要減得很多,最初會掉比較快。舉例來說,假設一個肥胖的人體重250磅,在計畫開始時每週減兩到兩點五磅,那沒問題。總的來說,你可以把一磅一週當作一個不錯的基準。在某些情況下,我也不會對一週半磅嗤之以鼻,我們也可以談一些比較棘手的個案。
談到停滯期,例如我有一位客戶(我想她不介意被點名),她人很好,Pam Greshok,是這個領域的資深教練。她處於圍絕經期,大約四十多歲,她想減掉我們算出來的八磅脂肪,而她大部分不想要的脂肪都集中在腹部附近。我心裡就想,這是個圍絕經期的人,所以進展會比較慢;她又是訓練程度很高的人,所以她已經沒什麼額外肌肉可以再靠增加肌肉來獲得那種所謂「代謝槓桿」以改善體態。因此她是高度訓練、又處於圍絕經期,想減掉八磅脂肪,這代表的是最後的那幾磅、比較難降的部分。知道這三點後,我就明白這會是一個艱難且緩慢的過程。
所以原本我會讓人期望或至少瞄準每週一磅的減重,但對 Pam 而言,比較現實的是:你能接受每月減一到兩磅嗎?如果我們每個月能減一到兩磅的體脂,我會很滿意,也認為你應該感到滿意。於是我說服她接受這個目標。她要減八磅,所以我覺得幫她把這個數字視覺化會有幫助。巧合的是,一加侖的容器如果裝滿奶油,就是八磅。所以我讓她想像這個八磅的罐子。我也讓她做奶油的視覺化。一條標準的奶油(butter)是四盎司,四條奶油等於一磅。她要減八磅,等於要從身上移除32條奶油。
(旁白)這是什麼?這是十磅的奶油。這視覺效果超驚人。這就是因為你問到把飲食中斷當成一種工具,幫助人們達成長期減重或只是突破停滯期、管理停滯期。每當有人在一個減脂週期中減掉五到十磅,就是該做飲食中斷的好時機。
你可以這樣定義飲食中斷,給它一些參數:我稱它為「非YOLO式維持期」(non‑YOLO maintenance)。也就是放寬規則、解除一些限制,但不是完全放縱地吃;你只是放鬆飲食。你可以在減脂期間每四到八週休一週,或者每減掉五到十磅就休一週。聽起來五到十磅可能好像沒什麼,但不,那是個里程碑。這真的是十磅嗎?是的。從身上減掉十磅奶油。每次你減掉五到十磅,在我的經驗中就是該休一週飲食、讓精神與身體從節食的疲乏中喘息的時候。這是長期遵守計畫可以使用的策略之一。
談到停滯期,當你在減脂時,你會遇到一種情況:停滯期或維持期會比積極減脂期來得長。對於長期減重目標而言,能夠達到這樣的平衡其實很理想。所以讓人比較容易接受或不那麼害怕的是:你會每次連續減脂四到八週,然後進入一個大約兩到三個月的維持階段。
那禁食呢?你認為禁食——因為很多人在談一個叫「自噬」(autophagy)的東西,說如果你禁食,比如說48小時,你的身體會切換到自噬狀態,開始修復與療癒自己。
你是那種支持以禁食來減重、促進自噬還是出於其他原因而禁食的人嗎?
如果是為了控制攝入熱量,禁食是合理的。
它也確實是減重選項之一,實際上有效。
有大量研究累積顯示它非常有用。
間歇性禁食的變體有幾種——我們先前談過的限時進食(time-restricted eating),還有隔日禁食(every‑other‑day fasting)。
另一個主要變體是每週兩次禁食,也就是所謂的5:2模式。
然後還有連續數日禁食的模式,這類模式研究較少,因為風險較高。
在研究中要承擔那種風險相當困難。
你一提到自噬,那部分我要稍微反駁一下——不是針對你特別提到它,而是就一般情況而言。
有人會說、或聲稱自噬——我們可以這麼說——自噬可被解釋為身體清除受損細胞部分的一種方式。
這是體內一個重要的過程,也是個分解代謝(breakdown)的過程。
但重點是,只要處於熱量赤字,不論是否透過禁食,自噬都會發生。
真的嗎?
是的。
當你維持低熱量狀態(hypocaloric)時,自噬會上升。
你可以採取線性的低熱量模式,或非線性/間歇性的低熱量模式,
如果到週末時兩者的總熱量赤字相同,產生的自噬程度會相似。
另一個關於自噬有趣的地方是,你可以透過運動來提升自噬。
而且兩大類主要運動都會增加自噬:抗阻訓練會增加自噬,有氧耐力訓練也會增加自噬。
所以,如果你想所謂「追求」自噬,透過間歇性禁食或長時間不吃來達成,可能是把雙刃劍;
相較之下,透過運動提升自噬幾乎沒有缺點。
因此,對需要減掉多餘體重的人來說,間歇性禁食常常是一個很好的工具。
但我在社群中看到的是,有人認為不論體脂率如何都必須做間歇性禁食——認為它要麼是必要的,要麼總是有益的——而研究並不支持這點。
有一項特別的研究針對已經偏瘦的男性,我記得是 Templeton 等人的研究,他們比較了線性飲食模式與隔日禁食模式。
什麼是隔日禁食?就是每隔一天禁食 24 小時。對,確實是隔日禁食。
兩組在週末時的總熱量赤字相同,但間歇性禁食組實際上比線性熱量赤字組失去更多的去脂體重(lean body mass)。
他們失去更多的去脂體重——是肌肉流失比較多。
這提示我們:禁食在某些情況下非常好,但一旦你達到目標或已經很瘦時,它可能不是最佳選擇。
因此,禁食始終只是幫助人們控制熱量的工具而已。
禁食的美好之處(不論是限時進食、隔日禁食變體或每週兩次禁食)在於:在研究中它有效,而無需人們仔細地去紀錄每一項東西。
對那些不喜歡微觀管理的人來說,這是個好處。
但對於在追求極致體能、同時想最大限度保留去脂體重的人來說,一旦已經很瘦,間歇性禁食確實可能成為雙刃劍。
如果我想最大化自噬的好處,與單純限制熱量相比,禁食是不是最佳方式?
我們不知道能真正帶來健康益處的最適自噬程度是多少,不知道那個門檻在哪。
而且人們測量自噬的方法各不相同,要把某種自噬程度與疾病預防的具體效果做關聯非常困難——我們還沒到那個程度。
從大局來看,我認為自噬像是在背景運作的一套機制(algorithm),比較像是旁觀者而不是主要驅動因子,類似胰島素(insulin)與升糖素(glucagon)的關係。
在進食與禁食時胰島素與升糖素這個軸會不同運作,所以在沒有食物、沒有熱量的情況下,升糖素會上升。升糖素是一種在無食物時動員儲存燃料的荷爾蒙。
自噬在這方面與之類似。
因此過度專注於提高自噬,有點像是本末倒置。
因為如果把自噬推到極致,可能會出現一種叫做自噬性細胞死亡(autosis)的現象——失控性的細胞死亡,某些飢餓狀況下會發生。
所以我覺得我們應該把注意力放在其他面向,例如:如何在維持某個體脂百分比的同時,保持一定的身體活動量與飲食型態。
針對這些面向通常比去嘗試把自噬推到多極端(以至可能引發失控性細胞死亡)更具建設性。
我看過所謂自噬的好處,說明中列出的較確定或可能的好處包括:細胞清理(修復受損蛋白質和胞器,提升細胞效率)、改善代謝健康與胰島素敏感性、神經保護、維持心臟與肌肉品質、維持線粒體、幫助適應訓練與氧化壓力、免疫調節與延長壽命。
我相信在延壽方面有相當強的動物實驗證據,但我讀到的研究也提到自噬可能會有反效果,因為腫瘤可能會利用自噬來存活。
而且對於已確立的癌症,有些療法的目標就是抑制它。
如果你像你引用的那篇研究所說的那樣過度禁食,你會流失肌肉,這並不理想,也會感到疲累等等。
我覺得現在有一股趨勢,是有人相當頻繁地做長時間的水斷食之類的。
我認為這種情況正在增加,甚至還有果汁斷食之類的做法。
你對這類斷食有何看法?
我不是很喜歡,Stephen。
我覺得人在已開發國家通常會有一個循環:一年過去,到了十一月,接著一堆節慶來臨。
從十一月一路到年底他們吃太多,然後會想,哎呀,我得減掉十到二十磅。
然後他們就用這種斷食或排毒來把前幾個月的不良決定「快速修正」掉。
接著這個循環每年重複。
所以我覺得更健康的做法,是在全年中建立並強化正確的習慣,而不是等到節慶放肆後才靠斷食來擺脫後果。
這也牽扯到生酮飲食。
我爸用過生酮飲食,我想我哥哥也用過,還有我生命中也有幾個朋友用它來快速減脂、在很短時間內重塑身體組成。
看到有人採行生酮飲食的結果相當驚人,像我朋友前幾天傳給我他家體重計的記錄,之前體重是逐漸上升的趨勢。
然後他開始生酮,幾乎把碳水和糖切到幾乎全沒,體重就直線下滑。
你對生酮飲食的看法是什麼?
它有什麼用處?不適合什麼?到底好不好?
它確實是個非常有效的減重與減脂方式,原因有幾點。
首先,如果有人從典型的西式飲食模式轉到生酮飲食,他們會自動把很多高度加工、極容易讓人上癮、以碳水+脂肪組合為主的垃圾食品和零食排除掉,這些東西熱量密集,很容易無意識過量攝取。
這是生酮飲食的好處之一,另外一點是,他們通常會開始吃到足夠的蛋白質。
蛋白質增加會帶來較好的飽足感與飢餓控制。
至於生酮飲食的負面面向,最大的一點是,大多數採行生酮飲食的人並不會永久維持。
出於各種原因,他們最後會不再遵守生酮飲食。
這在研究中也有反映,即便是在那些本來會從嚴格限制中受益的弱勢族群也一樣。
研究通常的做法是把受試者分成兩組,一組是高碳水低脂的對照飲食,另一組是生酮飲食,生酮通常是把每日碳水量限制到最多50克或更低。
那麼到了飲食的第六個月或第十二個月,生酮組會開始把每日碳水攝取增加到原本指定的50克的二到三倍左右。
換句話說,他們反彈了,碳水攝取量會偷偷攀升。
多數採行生酮飲食的人就是無法長期維持,對大多數人來說這太限制了,他們無法堅持下去。
而如你所說,他們最後往往會反彈到比之前更高的水準。
舉個具體例子,有一項研究——A to Z 研究——其中採阿特金斯飲食(Atkins diet)的人,最後的飲食看起來很像區塊飲食(Zone diet)。
區塊飲食是碳水40%、蛋白質30%、脂肪30%。
生酮飲食則大概是脂肪佔60%到80%,蛋白質大約15%到20%左右,剩下少量為碳水。
所以那些研究一開始指定每天50克碳水的生酮組,到了第12個月,他們把碳水攝取悄悄提高到大約150克,而本來的規定是一天50克。
在長期生酮研究中,碳水攝取隨時間上升是常見現象,因為人們無法維持每日不超過50克碳水以保持酮症狀態。
我不是說沒有很多人是永久過著生酮生活的——確實有人長期這樣過。
我在談論生酮時常在留言區看到有人說:「我已經生酮五年、七年、十年了。」沒錯,有龐大的社群已經生酮五年、十年甚至更久,這很好,佩服他們。
但若把生酮當作普遍適用的解方,就會忽略一個現實:根據研究,大多數人無法長期堅持。
這是生酮的一個警告。
另一個要注意的地方是:對於那些能夠長期維持生酮飲食的人,必須檢視飲食的品質,才能確保對心血管是有益的。
如果你要長期吃到80%、85%脂肪的飲食,若這80%到85%的脂肪來源是陸生動物脂肪,與若來自堅果、酪梨、橄欖油,對心血管的影響會非常不同。
這就是生酮飲食的另一個警示。
有一種地中海型的生酮飲食是相對健康的,且對心血管有保護效果,可以作為一種可以採行的選項。
如果從現在開始你一直只吃牛肉、培根和奶油,那你的心血管風險走向就不會是最理想的。
關於在生酮飲食下增肌的問題呢?
如果我限制碳水化合物,是不是比較難增加肌肉量?
簡短回答是:會比較難。
但更細緻的回答是:你仍然可以在生酮下增肌。
人體非常有彈性,也很聰明,能從體內自行合成碳水化合物。
你的身體可以把乳酸轉成碳水,至少部分地補滿肌肉的糖原庫存。
所以採取零碳水飲食不一定會得到你想像中那種完全避開碳水會產生的結果。
在研究中比較高碳低脂飲食與生酮飲食的力量成長時,只要生酮組在蛋白質和總熱量上與對照組相等,他們的力量提升是相似的。
但肌肉體積(肌肉大小)的增加就是另一回事了。
有趣的是,幾乎總是高碳低脂的對照組在增加去脂體重(lean mass)以及在節食期間保留去脂體重方面,比生酮組略有優勢。
其中一個原因比較明顯:吃高碳低脂飲食時,你單純會攜帶較多的肌糖原。
肌糖原是儲存在肌肉中的碳水化合物形式,肝臟中也有少量。
而每儲存一公克糖原,大約會帶著三公克左右的水。
因此單看外觀,在非生酮飲食下你的肌肉看起來會更飽滿、表現出較多的肌肉量。
那「肉食飲食」呢?
最近很多人在討論,就是只吃肉的飲食。你怎麼看?
好吧,這有點荒謬,也有點極端,但確實有它的道理。
當你開始採行肉食飲食時,情況類似於那些從長期的標準西式飲食轉到生酮飲食的人。
標準西式飲食什麼都太多:總熱量太高、精緻碳水太多、某些型態的脂肪太多、蛋白質量大約是中等;而且你會吃到各種食物,從漢堡、薯條到蛋糕、冰淇淋、餅乾,還有義大利麵等。
所以當你從那種「萬物過剩」的飲食直接改成只吃肉的飲食時,你自然會自發性地攝取比以前在西式飲食下少得多的熱量。
因此相較於標準西式飲食來說,肉食飲食其實是較「小惡」的一個選擇。
而且肉食飲食還能嘗試去優化——有些人採行的是極端版本,例如只有牛肉加鹽。
這種做法對那些傾向走極端的人很有吸引力。很多走極端的人其實是前素食者,因為他們往往只能在極端的兩端擇一,很難待在灰色地帶。
但如果要把肉食飲食做得比較好,理論上是有可能的:在所謂的無植物飲食模式內增加更多種類的動物性食物。例如有人採肉食但不是只吃牛肉加鹽,而是輪換吃肥魚、家禽、牛肉、雞蛋、乳製品,甚至可能把蛋白粉當作一種甜點加進去——反正仍是以動物性來源為主。
你覺得素食者(嚴格素或蛋奶素)比較難增肌嗎?
一般來說,素食者與蛋奶素者在大眾中確實比較容易遇到增肌困難,主要是因為他們不知道如何安排飲食與訓練計畫來達成目標。
他們缺少什麼?通常就是總熱量攝取不足、蛋白質攝取不足。
當然也有些素食者會喝很多含糖飲料、吃洋芋片等垃圾食物仍然維持素食;像奧利奧餅乾據我所知也是純素的。但只要安排得當,素食者仍然可以達到與雜食者相當的增肌效果。
你遇過的大多數人,通常是不是蛋白質攝取不夠?像一般路上的普通人?
是的。幾乎所有曾經超重或肥胖、或在體脂控制上有問題的人,他們的蛋白質攝取通常都偏低。
那那些非常瘦的人呢?我有很多朋友屬於「瘦胖體質」(skinny fat),看起來非常瘦,但肚子或局部有些脂肪,他們常常跟我說就是吃不胖、增不到重。我常聽到朋友說「我就是不會胖、就是增不了重」,我聽過也有人說我需要多吃蛋白質,但就是沒辦法增重。
對,那就是所謂的「難以增重」現象(hard gainer)。這類人身體脂肪程度會有不同,但他們真正的問題通常是:當他們試著增加熱量攝取時,非運動性活動熱量消耗(non-exercise activity thermogenesis,簡稱 NEAT)會自發增加。
換句話說,他們會不自覺地增加活動量:坐立不安、多抖動、總是動來動去,對增加攝取的熱量產生一種過動式的反應,結果抵消了額外的熱量。
在24小時內,你我會消耗一定量的熱量。總日能量消耗由幾個部分組成,其中包括靜息能量消耗(resting energy expenditure),也就是我們常說的靜息代謝率或基礎代謝率。這些名詞可以互換,指的就是身體在24小時內僅為維持生命所需燃燒的卡路里。
好,假如你臥床不起,單靠你的生命器官和各種生理系統運作所消耗的熱量,就是你的靜息能量消耗(resting energy expenditure)。
另一部分的能量消耗則是活動能量消耗(active energy expenditure)。
活動能量消耗可以細分為:運動活動(exercise activity)和非運動性活動(non-exercise activity)。
對於所謂的「難增重者」,當他們試圖多吃以增加體重時,正是他們的非運動性活動自發性地上升。
1990 年代末 Levine 等人做了一項有趣的研究,他找了一群體重正常的受試者。
樣本多為男性。
他們給這些人每天比維持需求多 1,000 大卡的熱量。
我記得這個實驗大約持續了 10 週。
在研究期間,因為每天多吃 1,000 大卡,他們最終透過非運動性活動而多燃燒的熱量平均是 336 大卡。
這是一個相當有趣的現象。
研究中有一位受試者甚至因為非運動性活動產熱(non-exercise activity thermogenesis, NEAT)增加,幾乎多燃燒了 700 大卡。
所以這類「難增重者」會開始更多地坐立不安、扭動、走路更快、少坐著、點頭擺動得更多,
他們甚至會在無意識中更用力或更頻繁地訓練,而他們的能量消耗一端就會因熱量增加而自發上升。
因此,如果某人是難增重者,因為這種自發的能量消耗而難以增重,你會給他們什麼建議去停止一直動來動去?
吃更多。
原則是吃更多;做法是以容易且方便的方式吃更多。
你可以把液態餐當作結構化的熱量來源,每天兩次,通常不需要三次,在任何方便的時候喝奶昔或液體餐,
就這樣把營養和熱量加進去。
所以解決方法就是很直接地多吃。
我認為在我們談的所有事情下面,最核心的是「動機」,不管你怎麼定義,
就是有沒有動機去堅持某件事、紀律,或你想怎麼稱呼它。
回顧你過去 30 年的職業生涯,有沒有什麼共同點,或某個催化時刻,讓某人終於能夠堅持下去?
堅持飲食、堅持訓練計畫、堅持不管是什麼?
一個人從掙扎到有紀律,有沒有什麼共同主題?
我腦海中首先想到的是,他們終於到了一個地步,把他們的身體目標放到第一優先。
改變身體──減脂、增肌、達到理想體態──是一項極其艱難的目標。
無論我和誰合作,若他在準備某種比賽,不論是精英級的體型賽還是參加一個改造挑戰賽,
這些人都非常非常認真,並且把他們的計畫排在優先順位的最前面。
當我說把它放在優先順位最前面,我的意思是你會把維持生命、繼續呼吸該做的事當作最重要,而體態目標就在那個優先序上。
所以那些發現自己無法達標、無法保持一致、或在減掉某些體脂或增肌上一直掙扎的人,主要問題是他們的日常生活中有另外五件事被排在比計畫更高的優先級。
也就是說,他們有五個不同層面的藉口會擋在堅持計畫的路上。
因此某人必須到生活中的某個階段,願意把它放到首要位置。你知道的,
這些體態比賽的選手和那些參加挑戰賽的人,與一般人口中正在掙扎的人,代謝上並沒有什麼不同。
參賽者在準備期結束時,幾乎總是能在目標值的 1% 內達標。他們一定能達成目標。
所以他們並不是不同物種、不是不同動物,也沒有特殊的新陳代謝。他們只是有不同的優先順序。
差別就在這裡:你必須達到一個地步,讓你的身體目標成為第一優先。
那麼你覺得有什麼方法,或你以前當教練時有沒有做過什麼,能讓這件事成為某人的優先項?
你可以讓某人坐下來,和他回顧──你為什麼要做這件事。
請他說出三個你認為會從這件事獲得的好處或推動理由,然後讓他把這些寫下來,
這樣他就能被這些理由提醒。
但從根本上說,Stephen,他們必須以某種自發的方式到達那個點。
你很難強迫馬去喝水──你可以把馬牽到水邊,但不能強迫牠喝水。
你只能在某種程度上促成這件事。
當你問過他們「為什麼」之後,你也可以把障礙擺在他們面前,讓他們寫下三個最大的絆腳石,
然後你可以給他們兩組要思考的事項,這些會幫助他們保持在正軌並保持動機。
你 53 歲了嗎?
53。
53 歲。
你 40 歲時看起來截然不同。
喔,是的,先生,我確實不一樣。
對,哇,老兄。
嗯嗯。
我記得那個人。
呼——那張照片太棒了。
而且你現在看起來更年輕。
其實是的。
謝天謝地。
是啊,那張照片每次都讓我感觸很深。
為什麼?
那時我大兒子大約七歲,我的小兒子約四歲。
所以有小孩的父母會非常壓力大。
壞習慣。
我以前喝酒喝很重。
是啊。
從那時候開始我就喝得很凶。
我從四十歲開始喝得很嚴重,一直持續到大概四十六歲。
你四十歲的時候是酒精成癮者嗎?
哦,是的。
哦,是的。
那是什麼樣子?
到了最後幾年真的變得很糟。
我是說,我一個人每晚喝一瓶半的葡萄酒。
一週七天。
一週七天。
那一瓶半,差不多是一千卡的——可以說是一千卡的後悔。
是啊。
你知道是什麼造成的嗎?
生活中各種壓力來源,像是當父親,努力做一個好丈夫,
然後在事業上開始變得吃香,接到很多項目邀約,也有人找我談商業合作,我心想,天哪,我為了這些努力了二十年,怎麼可能拒絕?
所以我就說,好,我做。好,我做。好、好、好、好、好。
很快你的那些「好」就堆積起來,你的工作路徑也就這樣堆成一團。
所有那些東西就會匯聚成一種壓力和焦慮的混合體。
而酒精是一種非常方便、隨手可得且被社會接受的方式,成為一種暫時緩解焦慮的手段。
我的酒精成癮是真實存在的。
我很高興我克服了它。
在這個從四十到四十六、四十七的期間,你是怎樣的人?你做了什麼讓你意識到必須改變?
在那段時間,我對環境非常被動,我就是隨波逐流。
老實說,我並沒有像應該那樣具有野心並專注於目標。
關於喝酒這件事,不幸也幸運的是它到了谷底,那時我知道問題不是「好吧,我要不要收手,怎麼節制」之類的,而是我必須徹底停止。
我需要把這種對例行公事的傾向、那種每天必須做同一件事的強迫性傾向重新導向。
你怎麼知道你需要停下來?
我知道我必須停下來,因為我的職業和個人生活基本上都因為我自己的行為而崩潰了。
對你來說,是你自己下定決心就停了,還是有去某個地方、得到支持、尋求諮商之類的幫助?
我是靠自己下了那個很硬的決心去戒掉,並且一直保持這個決心,然後把我的儀式化傾向重導向訓練和良好的營養。
我收到很多問題。每年我都會在 Instagram 發一篇貼文,說:「好,現在是第六年了,一滴酒都沒碰。這些年我學到的是……」其實下個月,實際上是 8 月 25 日,就會滿七年了,所以我會再發一次。
然後大家總問:「你怎麼保持戒酒?你怎麼不會失足?」我的做法是:如果我開始有點渴望,或那種一直在耳邊唸叨的感覺,覺得『天哪,我得喝一杯』,我就坐下來在腦中把情景想一遍——想像自己喝到滿足、喝到那種醉醺醺的樣子。
然後我會想像這種狀態可能持續一兩個小時。那一兩個小時之後,我可能對一個或多個人留下非常糟糕的印象;那一兩個小時之後,我可能在凌晨兩、三點把辣雞翅啃光;然後隔天早上感覺像要死掉,絕對沒辦法運動。那能把我帶到哪裡?
我就把整個情境在腦中過一遍。通常只要一分鐘,我就回到我應有的心態。
我覺得同樣的可視化技術,那種事前推演(premortem),你把情境演出來看會有什麼後果,也可以應用到我們今天談的很多事情上,像飲食、訓練之類的。把結果往前演,看未來會怎麼感受、想像那些後果。
謝謝你分享。我覺得這和我們在談的改變人生、動機與紀律的主題是相輔相成的。正如你所說,當某件事變成優先事項時,人在某種程度上就會改變。在你的生活中,很明顯因為多種理由這件事成為了優先。
快問一個。我想談一件我們都該認真看待的事:資安(cybersecurity)。不論你是第一次創業面對人生的第一次稽核,還是已經歷練豐富的資深人士,維持合規比以往任何時候都更重要,也更複雜。這就是 Vanta 出現的地方——他們是本集播客的贊助商。Vanta 幫你解決資安合規的痛點,自動化那個繁瑣但必須的過程,證明你的企業在超過 35 個框架下是安全的,像 SOC 2、ISO 27001 等。集中化你的工作流程,回答安全問題的速度能快上五倍,讓你在不影響成長專注度的情況下保護你的企業。這真的很關鍵。一份新的 IDC 白皮書發現,使用 Vanta 的公司每年可節省超過 535,000 美元,三個月內就能回本。
電解質飲品現在非常熱門,且有其理由。人們越來越重視健康與健身,我們近來似乎發現電解質對於補水有深遠的影響,同時補水也會影響你的感受、表現與思考。
所以考量到這些,再加上我變得對電解質相當著迷,我決定要自己創辦一家電解質公司——你知道的,反正就這麼做了。
在做這件事的時候,我跟朋友 George Heaton 說,George,我要創一家電解質公司,你可以幫我看看嗎?
他說,Stephen,我和我朋友 Ross 已經研發好一個了,很想給你看。
然後他們把我拉進一個 WhatsApp 群組,說我們正在建立一個叫做 Cadence 的品牌,還沒正式上市,先看看吧。
我看了看,試了罐裝的,也試了小包裝的,我一試就愛上了。
所以我把自己要做的電解質公司關了,改而入股了這家叫 Cadence 的公司,這產品不論在口味上,還是效能上,都遠遠是最好的。
每罐含鈉 500 毫克、鉀 190 毫克、鎂 30 毫克,且不含糖。
味道很棒,試試看,去 usecadence.com,加入我認為是地球上成長最快的電解質公司。乾杯。
你對人工甜味劑的看法如何?有沒有什麼我們該注意的地方?
一般來說,人工甜味劑其實沒什麼大問題,圍繞它們有很多危言聳聽的說法。但有一種人工甜味劑在文獻上的紀錄確實相當差,會影響血糖控制並且和體重增加有關,那就是糖精(saccharin)。
糖精就是那種小小的粉紅色包裝的東西,商業上其實並不普遍,所以並不是很流行。
幾乎可以說在商業上已經絕跡了。至於其他甜味劑像三氯蔗糖(sucralose)、阿斯巴甜(aspartame)、甜葉菊(stevia)等,都沒問題,情況相似,都相當無害。
要在一生中攝入到會對健康造成負面影響的量,其實幾乎是不可能的。有些人會說某些人工甜味劑可能致癌,這種說法跳躍性很大,主要是基於動物資料,且用的是完全不切實際的劑量與條件,和人體生理無關。
實際上,走到戶外吸城市空氣,危險性都比這高。
還有一件我們應該談但還沒談到、對聽眾來說很重要的是什麼,Alan?
這問題問得超好。
如果我們看人們在飲食上很在意但實際上無關緊要的事,他們會盯著一些奇怪或流行的詞彙。例如「糖」這個詞就被炒得很恐慌,人們常常無法區分飲食中的「添加糖」和食物天然含有的糖(intrinsic or naturally occurring sugar)。
像水果就是天然含糖的例子,牛奶也含有天然糖(乳糖),乳糖對某些族群會有問題。但看看新鮮水果,我真的聽過有人因為水果含糖就把水果妖魔化。
把一個概念包裝成看似合理的說法,可以這麼說:對,水果含糖;我們都知道若在飲食中加入大量糖會降低飲食品質,並可能導致以後的負面健康後果。這說法沒錯,也合理。
但即便水果含糖,它同時還含有大量其他有益成分,而且通常以低熱量、高水分、高微量營養密度的形式出現,能產生飽足感,佔據胃的空間,替代掉人們原本可能會吃的那些垃圾食物。
更重要的是,別只講道理,看看文獻:水果會造成負面健康後果嗎?會導致血糖控制受損嗎?會導致肥胖或體重增加嗎?事實上剛好相反。新鮮水果已被證明能改善血糖控制、改善體重與體成分,並降低各種心代謝疾病與某些癌症的風險。
所以不管有人怎麼說,我們還是要面對證據。
有一個在八、九十年代很紅、現在又有些回潮的概念叫血糖指數(glycemic index,GI)。有人說要避開高 GI 食物。有幾種水果 GI 確實偏高,例如鳳梨和西瓜。
但測定 GI 的方法是取某一食物等量的碳水化合物——通常是 50 克碳水——(不管那要吃多少份),然後測量攝取後兩小時的血糖反應。
西瓜常被認為對生酮飲食友好,重點在於它的血糖負荷(glycemic load,GL)很低,也就是每份的碳水化合物含量非常少。換句話說,雖然若把某些水果的碳水聚成 50 克會顯得血糖反應比較強,但以每份來看,它們的血糖負荷很低。
人們需要多想一想。地表上那些長壽族群並不避吃水果,水果是他們日常飲食的一部分。
那白色那種添加糖呢?是叫精製糖嗎?
對,可以叫精製糖,也可以稱為「添加糖」。
額外添加的糖呢?
添加的糖至少在兩個方面會造成問題。
第一個是它會稀釋飲食的營養密度。
當飲食裡充斥著一堆垃圾、沒有微量營養素的熱量時,會出現一種叫做「微量營養素稀釋」(micronutrient dilution)的現象。
另一個問題是,糖通常和高度加工且經過調製的精緻碳水化合物與脂肪組合食品一起出現。
也就是典型的甜點、糕點、餅乾、蛋糕之類的東西。
單論糖本身,如果我拿一罐糖放在你面前,挑戰你不要只是一直拿湯匙吃,你可能會說,喔,沒問題。
很多人把糖描繪成一個天生邪惡的東西。
但真正出問題的情況是當它成為這些超級可口、經高度加工與工程化的甜點和零食的一部分時。
所以這就是添加糖的主要問題。
各種健康組織——我剛提到的 Institute of Medicine(現在稱為美國國家醫學院)——曾說我們需要把添加糖控制在飲食的 25% 以下。
世界衛生組織則提出更極端、幾乎令人驚恐的版本,建議把添加糖限制到總熱量的 5%。
但那通常不太實際,而且有點走向極端甚至病態。
那你會建議多少?
最多大約佔總熱量的 10%。
這個數字大致落在所謂的自由支配熱量配額(discretionary caloric allotment)的範圍內,也就是佔總熱量的 10% 到 20%,可以用來吃你想吃的東西。
不過我想補充的是,這 10% 到 20% 的空間要看你是否處於高熱量攝取狀態,換句話說,就是你吃進的熱量超過你消耗的熱量、正試圖增重的情況下,你可能會希望把自由支配或放縱的食物熱量控制在 10%,而不是 20%。
你一週去幾天健身房?
四到五天。
我只是腦中一直有個問號:例如如果你一週去七天,那不是沒讓身體有足夠的休息時間嗎?
但我想這要看你在那邊做什麼,以及強度如何。
對,一個很好的例子是「每週總組數」。
你知道,比如說某個肌群每週做九組或十組,你可能可以把這些組數塞進一次訓練裡,但更有效率的做法通常是至少分兩天來完成。
我要多久才會開始流失肌肉?
喔,這問題好又難回答。
臥床不起的個案肌肉流失會非常快。
特別是那些重症病患,瘦體重會掉得很快。
和這比起來,如果你休息一週或甚至兩週,但仍是比較「主動休息」而不是完全坐著不動,你可能可以撐個幾週才會開始注意到力量與體能上有明顯下降。
到第三週,你肯定會感覺到變化。
我在做阻力訓練時,需要練到力竭才會有進展嗎?比如做二頭肌彎舉之類的,你需要做到完全舉不動為止嗎?
這要看目標是什麼。
你說過目標是增肌,對吧?
實際上,這個問題比你希望的要複雜得多,但好吧。
人們嘗試練到力竭時(這在研究文獻中也有測試),通常會自動在罐裡留下一到兩下,甚至三下的餘量。
甚至是有訓練經驗、做抗阻訓練的人,當你叫他們練到力竭或是讓他們保留一個可做次數時,他們實際上常常會保留兩到三次的餘地。
所以人們低估了自己能逼到多盡力,他們身體有一個幾乎自動的緩衝,會阻止你把自己壓到極限。
話說回來,我認為大多數人可以練到力竭而不用太擔心是否違反運動文獻中的黃金守則。
在運動科學界,甚至在增肌的共識中,常見的建議是保留一到兩次可做次數(reps in reserve)。
但我覺得那也取決於動作。
所以如果你做側平舉(lateral raises),要認為做部分動作(partials)就無效,那就有點愚蠢;你仍然可以從部分動作中得到一些好處。
反之,如果你做集中彎舉(concentration curls),然後想要保留一到兩下,那又是另一回事。
另一方面,硬舉、臥推、深蹲這類自由槓鈴的複合多關節動作,更適合保留一到兩下的餘地。
但對於單關節的孤立動作,甚至是機械式器材或較輕負重,在安全的情況下就可以把它練到力竭。
我們節目有個收尾傳統,上位來賓會留一個問題給下一位來賓,且不知道會是給誰。
留給你的問題是:「大自然如何影響你的生活?」
它有相當大的影響。
嗯,有影響。而且環境顯然很重要。
我想從你平常做的事——心態、健康之類的角度問:你對在戶外跟在室內這件事有多經常思考?
你知道,我甚至看過一些有趣的研究,指出戶外跑步比在跑步機上跑步更能帶來某些認知上的好處,因為大腦受到更多刺激。
我認為有相當多文獻支持單純待在自然裡或曬點太陽的心理益處。
我覺得有流行病學、基於人口的資料顯示沿海社區往往是長壽冠軍。
「沿海?」那是什麼意思?
就是住在海邊或靠近海邊的社區。
大概是他們從魚裡吃到的那些 omega-3 吧。
那也確實是一個因素。
但光是去海灘那種幾乎有點心靈層面的效果,也肯定有影響。
所以,是的,我覺得那絕對有作用。而且我認為我們有資料可以指證這點。
Alan,如果現在有人想進一步向你了解更多,應該去哪裡?
他們應該在哪裡追蹤你,才能在你繼續研究並教育我們今天談到的這些科學議題時得到更多資訊?
我的網站是 alanaragon.com。那是所有事的樞紐。
也許我最活躍的社群平台是 Instagram,帳號是 alanaragon。
這本我眼前的書,你什麼時候寫的?
我把那本書寫進去的,是包括我之前提到的那 30 年經驗,所以我把那 30 年濃縮放進去了。但實際寫作大約從 2020 年到 2022 年。是的,花了大約兩年。首次出版於 2022 年。
它真的像本聖經。那是我形容它的方式。裡面應有盡有,我喜歡的是它也包含了很多圖片。
我很高興你喜歡。
嗯,我是說,它可以說是相當像一本淺顯易懂的教科書。
有幾位教授已經採用它並把它納入課程。
有趣。不讓人驚訝。Hunter Waldman 是其中一位。
非常感謝你,Alan。謝謝你所做的一切。人們喜歡你的訊息,因為在一個被大量來自不同人資訊搞得越來越混亂的世界裡,你能把事情說清楚、消除迷思。所以請繼續做你現在做的事。我非常支持你,祝福你在人生的新階段中能再次更貼近病患與客戶,並與你的社群更親力親為地互動。
我強烈建議大家去 Instagram 追蹤你,關注如何加入你的社群,成為那些直接被你的工作影響的人之一。對,我會訂閱你的摘要快訊,這樣當科學文獻一有新進展時,我就能搶先掌握。因為對我來說,這真的很能解除迷思,而你是這個領域中把事情簡化並促進理解的重要聲音之一。為此我為你鼓掌。
我認為這些東西都是可以學會的、都可以教的,但非常感謝你給我這個上節目的機會。這真的很重要。也謝謝大家收聽。謝謝。結束。結束。

Sick and tired of fitness myths and diet lies? No.1 nutrition expert Alan Aragon answers all your burning questions, from belly fat and PCOS, to creatine, testosterone and building lean muscle…all backed by REAL science! 

Alan Aragon is a leading researcher, expert, and educator in fitness nutrition with over 30 years of experience in the field. He is also a nutrition consultant for Men’s Health magazine, and author of books such as, ‘Flexible Dieting’ and ‘Girth Control: The Science of Fat Loss & Muscle Gain’. 

He explains: 

⬛ How PCOS affects weight loss, and the science that could reverse it 

⬛ The 2 step method to lose weight in 8 weeks 

⬛ What creatine actually does to your body!

⬛ Why belly fat grows during menopause and how to stop it 

⬛ What really happens when you eat 300g of protein a day

00:00 Intro

02:44 Why Should the Audience Listen to You?

05:31 The Biggest Myths About Protein

09:55 How Many Meals Should We Eat for Optimal Muscle Gain?

12:00 How Much Protein Should We Consume Per Day?

16:42 Is There Any Danger in Too Much Protein?

22:08 How to Lose Weight Fast

24:12 Why Do I Gain Weight After Stopping Ozempic/Ogovi?

25:50 Does Dieting Affect Metabolism?

31:54 Best Diet for Long-Term Weight Loss

32:30 How Do I Specifically Lose Belly Fat?

33:45 Why Is Fat Loss Harder During Menopause?

38:25 HRT During Menopause

41:34 PCOS and Diet Restriction

45:14 What to Do With Irregular Menstrual Cycles

46:47 Muscle Memory

48:07 Is the Gut Microbiome Affecting My Weight Gain?

49:30 Why Do You Eat So Many Eggs?

50:58 Testosterone Levels

51:42 What Supplements Do You Take?

53:39 Creatine

57:02 Ads

57:55 Diet Breaks

1:01:25 How to Get Good at Weight Loss Maintenance

1:05:22 Diet Rebounds

1:10:46 Fasting

1:18:55 Water Fasts

1:20:04 Keto Diet

1:26:04 Gaining Muscle on the Keto Diet

1:28:15 Carnivore Diet

1:30:31 Do Vegans and Vegetarians Struggle to Gain Muscle?

1:31:18 Do Most People Get Enough Protein?

1:36:06 What’s Stopping People From Reaching Their Body Goals?

1:41:17 Your Alcohol Addiction

1:47:20 Ads

1:49:36 Artificial Sweeteners

1:51:22 The Lies We’ve Been Told About Sugar

1:55:05 Refined Sugar

1:57:34 How Often Should We Go to the Gym Each Week?

1:58:13 How Long Does It Take to Lose Muscle?

2:01:26 How Does Nature Impact Your Life?

2:03:06 Where Can People Find You?

Follow Alan:

Website – https://bit.ly/3HJBJwY 

Instagram – https://bit.ly/4613ASB

X – https://bit.ly/3Hrq8CS 

Mentorship site – https://bit.ly/45GRZHb

You can purchase Alan’s book, ‘Flexible Dieting: A Science-Based, Reality-Tested Method for Achieving and Maintaining Your Optimal Physique, Performance & Health’, here: https://amzn.to/3UG3qda 

The Diary Of A CEO:

⬛ Join DOAC circle here – https://doaccircle.com/ 

⬛ Buy The Diary Of A CEO book here – https://smarturl.it/DOACbook 

⬛ The 1% Diary is back – limited time only: https://bit.ly/3YFbJbt 

⬛ The Diary Of A CEO Conversation Cards (Second Edition): https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb 

⬛ Get email updates – https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt 

⬛ Follow Steven – https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb 

Sponsors:

⬛ Linkedin Jobs – https://www.linkedin.com/doac  

⬛ Vanta – https://vanta.com/steven  
⬛ Cadence – https://usecadence.com/ with code DIARY for an extra 15% off first subscription order. Plus month 2: a free Cadence bottle, Month 3: a free 30x sachet pack

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Comment