Kevin Hart: They’re Lying To You About How To Become A Millionaire! I Was Doing 28 Sets A Weekend!

0
0
中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:03 A couple of weeks ago we took all of our team here at the Diary of a CEO to Mallorca thanks to all of
0:00:07 you guys and thanks to the fact that we’d hit 10 billion subscribers so we went there to celebrate
0:00:10 and as we were sat in Mallorca talking about a variety of things one of my team members referenced
0:00:16 that they had put their house on Airbnb the day they had left to come to Mallorca to make some
0:00:20 extra money and as we talked through this it became abundantly clear to me that this is a huge
0:00:25 opportunity for all of my listeners. When you go away, when your house is empty, you have the
0:00:30 potential to make some extra money just by listing your house on Airbnb and as you probably know
0:00:36 Airbnb are a sponsor of this podcast and it shocks me that more people haven’t considered this. Hosting
0:00:41 your property on Airbnb when you go away is a no-brainer to me especially if it’s sat there
0:00:47 doing nothing and you know what I think that your home sat there while you’re away might just be worth
0:00:54 more than you think and if you want to find out exactly how much it’s worth go to airbnb.ca
0:01:00 slash host and you can find out how much you could be making while your home is sat empty and you’re
0:01:07 away on holiday. You can’t be afraid to verbalize your ignorance that’s holding you back. Give me an
0:01:13 example. I can give you several like investing like you’re telling me that if I put this money in here
0:01:20 right now I get 30x 20x what the f*** scam I know a scam when I see one go find you another idiot
0:01:26 because it ain’t happening over here buddy but when you go you say I don’t know what that means. How does
0:01:31 investing really work? I don’t know where to get it. Now you’re a part of the right conversations you’re part
0:01:37 you’re part of the right opportunities but you get there by being the dummy in there and now look at what I’m able to do.
0:01:45 Kevin it took 13 years from where you did your first stand up to you having your moment but why
0:01:50 didn’t you quit? Because of the lessons that my mom gave I’m being very scarred from my brother
0:01:56 so let’s go back. I grew up in North Philadelphia. My brother sold the drugs. My dad was always in jail
0:02:00 out of jail and my mom wasn’t gonna let that happen with me. So we had an agreement. I had a certain
0:02:05 amount of time to make comedy work and in my mind it wasn’t gonna be hard because there was no other
0:02:09 option. I will figure it out. So I was driving from Philadelphia to New York every day. I wasn’t
0:02:18 coming home until 4 a.m. I was doing 25 to 28 sets a weekend. I worked that for a very very long time
0:02:24 And the struggle left you with days of what am I doing? Can I pay my rent? this man. But my mom’s
0:02:29 biggest lesson was you’re not quitting. And not many people are going to do the 13 years of hard
0:02:34 most people opt out at year two and want to go find a quick return. When you keep quitting to start
0:02:37 something else that you think is the idea it’s just a cycle. You’re never completing anything. You got to
0:02:42 make a choice of the thing you’re going to do and finish. I made the choice that stand up comedy was what
0:02:47 I was going to finish. Because if I focused and did it well that would open up the doors for me to do
0:02:51 everything else that I want to do. But they say that you can’t have everything in life
0:02:56 So what is the cost? Have you struggled with your mental health? What advice have you got for young
0:03:00 men in terms of like what it takes to be a good man? That’s a weird thing that’s happening where
0:03:06 the definition of a good man is so foggy. It seems that in this time today more men are being
0:03:13 forward wanting to express and talk but the fear of being judged after. Do you have that fear?
0:03:24 Just give me 30 seconds of your time. Two things I wanted to say. The first thing is a huge
0:03:29 thank you for listening and tuning into the show week after week. It means the world to all of us
0:03:33 and this really is a dream that we absolutely never had and couldn’t have imagined getting to this place.
0:03:37 But secondly, it’s a dream where we feel like we’re only just getting started.
0:03:43 And if you enjoy what we do here, please join the 24% of people that listen to this podcast regularly
0:03:48 and follow us on this app. Here’s a promise I’m going to make to you. I’m going to do everything
0:03:53 in my power to make this show as good as I can now and into the future. We’re going to deliver the guests
0:03:58 that you want me to speak to. And we’re going to continue to keep doing all of the things you love
0:04:00 about this show. Thank you.
0:04:10 In so many ways, you’re clearly an anomaly. For you to be the way that you are, there must be some
0:04:15 kind of early context that people need to be aware of. A certain wiring or a cauldron that has sort of
0:04:19 shaped you into who you are. What is that context that I need to understand?
0:04:29 I’m a very driven individual and I’m driven off of ideation. I like the fact that you can have
0:04:36 thoughts and if you’re in love with the thoughts that you’re having, you can be energized to bring
0:04:44 those thoughts like into a bigger reality. That’s like, that’s the real fuel to the brain for me.
0:04:48 Do you think at the very core of you, that’s what’s motivating you?
0:04:50 Yeah, absolutely.
0:04:56 That’s like a process, but the outcome of that is success in all its forms. It’s material success.
0:05:01 Or failure. I mean, there is no success without failure. They go hand in hand. And with the
0:05:08 failure comes amazing, lessons, adjustments. And you get sharper because of the shit that you’ve done
0:05:14 wrong or that you didn’t know to approach a certain way that you now know how to approach.
0:05:20 So I embraced the concept of failure just as much as I embrace the win of success.
0:05:26 Had I met you at 10 years old or 15 years old, how similar would you have looked in agility?
0:05:32 Not even close. Not even close. Not motivated to do the things that I didn’t want to do.
0:05:39 Not a good student, kind of fucking off school, the opportunities to come with school, the extracurricular
0:05:44 activities that I didn’t want to do that I was doing and my mom made me do. Hanging out was the thing.
0:05:52 Hanging out was the luxury. It was the fun. It wasn’t available. My mom was strict. So I didn’t
0:05:56 have the luxury of doing all those things, which is why I wanted them more.
0:05:58 I found this photo of your mother.
0:05:59 Yeah. Me and Nancy Hart.
0:06:01 She was strict.
0:06:11 Very strict. With me. My older brother, he had a little more leniency. He freed him. He curfewed
0:06:21 late at night. But my brother did all of the other stuff. My brother sold the drugs, did the smaller
0:06:27 tiers of crime and stupid shit as a teenager. To her own mom, felt like she wasn’t going to let that
0:06:33 happen with me. So she was much more protective because of the mistakes she saw that she made
0:06:39 with my brother. You see what I’m saying? So I got the short end of the stick. So I didn’t have
0:06:45 the curfew. I wasn’t able to go hang out. I wasn’t able to do all those things. And that’s why I wanted
0:06:53 that so much. So I rebelled in the spaces where you have to do this. And I was like, well, you don’t
0:06:58 let me do this. So I don’t want to do this. So I kind of fucked off a lot of those opportunities.
0:06:59 And your father?
0:07:09 Henry Witherspoon. Spoonie G’s. My guy. You know, a fuck up in the eyes of most, but
0:07:18 my dad, you know, he didn’t necessarily do the right things in life. Gang, crime,
0:07:28 all of the shit, jail, in jail, out of jail, drugs. I mean, that environment that we were raised in
0:07:37 is not like, you know, the best environment for anyone, but it’s an amazing environment for those
0:07:43 that live in it because it’s all we know. And the normalcy is the low. My mom strived for the higher
0:07:49 side of it. My mom was education, a degree, trying to get another degree, trying to get a
0:07:55 master’s. My mom was like always wanting to get better, always wanting to educate herself more
0:08:01 because she felt that it was the biggest strength that nobody could control but her.
0:08:02 And they separated?
0:08:04 Yeah. They were never married.
0:08:05 Never married?
0:08:05 Never married.
0:08:08 And did they physically separate at a certain point?
0:08:14 I mean, I think my dad, my dad only lived in the house with me in like my really younger
0:08:25 years. Like maybe from like five to seven, maybe eight, if I can remember. Like I didn’t
0:08:31 have, I didn’t grow up with like my dad home, you know? So when my mom was like, fuck that,
0:08:38 you’re out of here, it was over. Like my dad, he was a weekend dad or every other weekend dad
0:08:43 or, you know, during the week stopped by. Then he was in and out of jail. Then we got
0:08:45 on drugs. We didn’t see him at all.
0:08:50 How did you understand that as a kid? Like how does a kid understand the dad coming and going,
0:08:50 being in jail, drugs?
0:08:59 You are a product of your environment. And in that environment, that’s the norm. So when
0:09:03 you say like, how did you understand that? Well, nobody had their dad.
0:09:10 Right. Like all my friends, our dad was like, we see him when we see him and we love him
0:09:16 because that’s what we, that’s what we thought that it should be. It’s not like I’m going over
0:09:23 a volume of homes where I’m seeing the father sit with the family and the mom and they’re doing
0:09:30 dinner and they’re having conversations and they’re, you know, it’s this happy household.
0:09:36 I only had a couple of examples like that. I remember when I went over to one of my friend’s
0:09:45 houses from the swim team and I remember he had his own room. It was like crazy. You get to close
0:09:50 the door and shit. Like this is your space. Yeah, it’s my room. I had a hallway. We didn’t
0:09:55 have no goddamn room. We had a hallway. My bed was in the hallway. You could always see me. This is
0:10:03 where I am. Me and my brother right here in the hall on these bunk beds. My friend had grass. He had a
0:10:11 backyard. This is fucking crazy. Yeah, we don’t have none of this where we live. So because that is the
0:10:21 norm, I never, it never affected me, right? Like I never, I was never taken back by the obstacles of
0:10:27 our household. My mom and dad just didn’t get along and it didn’t work. All right. It is what it is.
0:10:33 Did you have male role models at the time? I don’t think that I was in the space of no
0:10:40 when it comes to role model. Like at this time, like I, I didn’t have the mindset of
0:10:47 what a role model is or should be. I just had good people around me who acted as like
0:10:53 parenting aids to my mother to help her because of her schedule. But I never remember at that age
0:10:59 looking at other families like, oh, this is what I, this is what I want. And this is what I’m striving
0:11:06 to get or gain. You know, like I, it was, it was shoulder shrug, a lot of shoulder shrugs.
0:11:10 It wasn’t so I got older that I think the lessons, not I think, I know the lessons that
0:11:13 my mom was kind of laying down, started to click in differently.
0:11:18 I mean, one of those lessons that your mother was trying to lay down can be seen.
0:11:31 She put something in the Bible that’s hanging out there as you can see.
0:11:38 Checks, man. I couldn’t pay my rent. I cannot pay my rent. I needed help. And she was like,
0:11:43 well, I’m not helping you until you start reading the Bible. And I was like, mom, I’m reading the
0:11:48 Bible. I was lying. Just lying. I’m reading it. Come on, mom. This is real. Mom, they’re
0:11:55 going to kick me out. Are you reading your Bible? Yes. When you read your Bible, then talk to me.
0:12:02 And she did this for like a while. And one day I was like, you know what, man, I was literally
0:12:10 by myself. And I was like, what am I going to do? I said, let me do this Bible. Read the Bible.
0:12:18 And I opened up the Bible. And like my checks, rent, like multiple months of rent checks have
0:12:26 fell out. And I was like, you know what? It’s pretty amazing. Pretty amazing. And then I had
0:12:34 to actually open a Bible and start reading the Bible. But that was her way of, of course,
0:12:38 knowing that I’m lying, just knowing that I’m lying, first of all, and B, giving me like
0:12:46 one of the best lessons ever, you know? Somewhere along the lines, the gems that she dropped started
0:12:57 to click. And the idea of not starting things that I’m not going to finish, that’s what really
0:13:04 resonated with me the most. So like, I started a lot of stuff that I didn’t complete in the
0:13:08 younger years. That was me and my mom’s battle. No, you’re going to finish it. And she would
0:13:13 make me finish it. Now I want to quit. No, you’re going to finish it. So I ended up doing a lot
0:13:20 of things with an attitude, which is why I half-assed it. But then as I got older, you realize, well,
0:13:24 why are you putting time into something in the beginning that you don’t want to see through?
0:13:31 Why? Or just because you have like a rough moment or a rough patch, why is it so easy for you to quit?
0:13:39 Why is the idea of quit so quick to you to come up with? And why are you so comfortable with the
0:13:49 results of that? I shouldn’t be. And that shouldn’t be my like motto. So we don’t stop. If we start
0:13:55 something we see the entire way through, at the end of it, even if you don’t like it to the highest
0:14:00 level, you know that you put your time, energy into something, that you’re at least proud,
0:14:09 proud that you did, proud that you were able to put a period on that sentence. And now you can start
0:14:15 the next thing. But it’s not until you complete something that you can honestly sit with yourself
0:14:24 and go, that’s, that’s, that’s what life is. That’s called seeing things through the entire
0:14:24 way.
0:14:29 What was it that changed in you? Like what happened that made you suddenly start to take opportunities
0:14:30 more seriously?
0:14:38 When you saw the opportunity, you fucked off. I remember the, the, the, my big dummy moment,
0:14:42 and I’ve had a lot. So I don’t know how much time we have to go down, but I got a lot of
0:14:51 dummy moments, but my biggest dummy moment, we hooky school to go and have our senior day.
0:14:59 We go to great adventure theme park on the East coast. And there was a moment where we’re done
0:15:05 and we’re talking, we’re like eating and hanging out. And all my friends were talking about the
0:15:10 college that they were going to go to. I mean, it had already been accepted. They had already
0:15:12 had letters and shit.
0:15:24 When did y’all do this? When did everybody apply? When did everybody, when did you guys take the
0:15:30 SAT? I just, I took mine, but I rushed it because I wanted to get here. I wanted the hooky. Wait,
0:15:37 how do you guys know where you going already? I had no knowledge, no idea.
0:15:44 All my friends have went on to the next stage. They let me be the dummy by myself. And that’s
0:15:53 when it dawned on me that like, nobody cares about you more than you should care about yourself.
0:16:04 And nobody is giving you the roadmap to like the wins. You have to go find that information. You got
0:16:11 to go discover it. You got to, you got to want to get it. You got to want to do it. And with the right
0:16:16 help, the right world of knowledge, it can better help position you. But ultimately you have to want
0:16:23 to, you got to want to do it. And me and just not wanting to do shit kind of put me in a really
0:16:24 fucked up position early on.
0:16:32 Was it finding the thing, your thing that put some wind in your sails and made you more of a
0:16:37 apparently sort of motivated individual? Because at some point you go from being that Kevin to the
0:16:38 Kevin that can’t stop working.
0:16:40 Yeah. Well, you, well, that was my light bulb moment.
0:16:41 Okay.
0:16:47 My light bulb moment was look at what not applying myself got me. I feel like the dummy that doesn’t
0:16:52 know what he wants to do with his life. And now I’m at community college. I’m working as a life
0:16:58 guard. I eventually went to go work for City Sports, which is a sneaker store. And I remember when I
0:17:02 started working at the sneaker store, talked about this for years too. I was like, Oh man,
0:17:09 this is, this is cool. This is what I want to do. I got the thing that I want to do. I was so
0:17:14 excited that I went and got a job, found a job. I’ll do this forever. And I’m going to make it to the
0:17:19 highest level so I can have a career. So I become the manager. And after being the manager, I work for
0:17:24 corporate. And this is something that I can build. Like I was already inspired because I was like, I got to
0:17:28 figure out what I’m doing with the rest of my life. What is my life? Now I’m panicking.
0:17:40 And I was flourishing in the space of sneaker sales, right? Education and college degree I don’t
0:17:49 have, but in the space of personality and sale, I was able to maneuver. This is it. This is my calling.
0:17:59 That’s where the real beacon of light presented itself through ideas of my friends. You should
0:18:05 do standup because you’re funny. You should try standup. Do you remember where you were when they
0:18:10 said that to you? In my workplace. I’m working every day. I’m on the floor. And someone, a colleague
0:18:15 of yours that works. Alice, colleague of mine that I work with. What did your brain think when she said
0:18:20 that? Was it, was it just blowing on a fire that was kind of already there? Or was it lighting the
0:18:28 fire? No, I think the fire was lit. Like I, I never thought about pursuing standup comedy prior to,
0:18:33 like the idea came up. I was always funny, but I wasn’t like, man, I got to figure out how to become
0:18:38 a comedian. That was never a thought. I knew that I was very funny. I knew that I was entertaining.
0:18:45 I knew that I can make people laugh. I love being the center of attention. I love the idea of a stage
0:18:53 and a light. But that wasn’t the thing. I wasn’t like, I got it. And this is what it’s going to do.
0:18:57 It was presented. And then I went and did the amateur night. And that’s when I fell in love.
0:19:02 Why did you like the stage and the light? And why did you like performing?
0:19:04 The laugh.
0:19:04 Why?
0:19:14 There’s nothing better than the laugh. There’s nothing better than being on stage,
0:19:26 having the bright light. And the only energy of good that you’re able to take away from what you’re
0:19:37 doing is the laugh. Ha! Ha ha ha ha ha. Hearing people laugh. I was like, oh shit. That feels
0:19:47 different. This is energizing. How does it make you feel about you? I feel like I’m doing a service
0:19:56 of good. If I can make people feel better, if I can brighten up your day, it’s a service of good.
0:20:23 That means I’m like a shepherd of some sort. I’m, I am responsible for making people feel better. Oh my God. That means it’s success. I can bring people to one destination and everybody can share a moment and a laugh and all relate that it came from me. Oh my God. This can get global. This can get bigger.
0:20:37 Well, this is starting to change now. Oh wow. Wait, this has opened up doors for me to do this or that or this or that. It all started with the laugh. It all started with the stage.
0:20:49 So you went to that comedy show. Um, I’ve got a, I was looking at some of those early clips of you performing. It’s funny cause I think this is the early 2000s. Okay. But I mean, you probably.
0:21:04 Oh my God. Caroline’s. Caroline’s this right here. My best set. And if you get into my career, everything I said for you tonight is a joke. Okay. It is nothing else. I don’t want nobody taking out of this stuff too serious.
0:21:19 I don’t know why they’re coming up to me after the show saying who’s the funny one now. Yeah. Yeah. This, this, that tape. So that was when, you know, the thing I needed was a tape.
0:21:30 And the reason why I needed the tape was so that I could send it to the other comedy clubs so that they can have an example of me, my talent, and then dictate or judge if I can get a live audition in person.
0:21:31 And how old were you at that point?
0:21:35 Oh my God. Right there, I’m like 18, 19.
0:21:36 That’s crazy.
0:21:37 18, 19 years old.
0:21:42 Cause you’re so, that clip is so funny. I watched it this morning and I was dying.
0:21:54 And if you could understand the feeling of getting off that stage, having a good set, and then them putting the tape in my hand, it was gold.
0:21:57 I got it. I got a good tape.
0:22:00 I got to go make copies of my tape.
0:22:02 And I just got to send them to everybody.
0:22:03 I just used to.
0:22:07 Cause it was, it was, it was value.
0:22:09 It was value.
0:22:13 Started getting in comedy clubs, started getting auditions, started getting more.
0:22:15 Oh my God.
0:22:18 Kevin’s up for an audition, a movie audition, cast of directors.
0:22:19 They all got that tape.
0:22:21 Everybody got that tape.
0:22:28 From that period onwards, from 18 to let’s say to early twenties, you were at this point, a very motivated individual.
0:22:29 You’re working hard.
0:22:30 You’re focused.
0:22:30 Very.
0:22:36 And what was your, when you speak to your mom and your dad at this point about comedy, do they think that’s a serious career?
0:22:39 My dad, not as much.
0:22:42 Cause I didn’t really talk to my dad through these years.
0:22:45 That’s when my dad was kind of dealing with his, his world of issues.
0:22:49 My mom, we had an agreement.
0:22:55 I had a certain amount of time to make comedy make sense and figure out a way to support myself.
0:23:05 If I didn’t do it, then I had to go with my mom’s idea, which was education and getting a job while getting my education.
0:23:08 My plan didn’t, it didn’t involve college.
0:23:09 I’m out.
0:23:09 I’m done.
0:23:11 I’m done.
0:23:12 No more community.
0:23:13 This is what I want to do.
0:23:14 I got it.
0:23:17 I’ve never been more excited about my future.
0:23:19 This is it for me.
0:23:23 How are you going to make your money, Kevin?
0:23:24 I’m going to figure it out.
0:23:26 How are you going to figure it out?
0:23:29 I’m going to figure it out though.
0:23:33 I’m just going to go down to the comedy clubs and I’ve been winning the amateur nights.
0:23:36 I think the amateur nights can help me pay for my rent because I was winning the amateur nights.
0:23:37 I won a bunch of them in a row.
0:23:40 In my mind, it wasn’t hard.
0:23:43 It wasn’t going to be hard because there was no other option.
0:23:47 All my eggs were in this basket and I was very happy with that choice.
0:23:51 I put every last egg in this thing.
0:23:54 Nothing else matters but this.
0:23:56 I promise you, I will figure it out.
0:23:58 Can you draw me a picture?
0:24:00 If your career was a graph.
0:24:05 Okay, so I’m going to say here is 18 years old and you’re 46 now.
0:24:07 So you’re 46 now.
0:24:09 This is the axis of this graph.
0:24:12 And on this axis, we have, let’s say, success.
0:24:16 And on this axis, we have age.
0:24:21 Can you draw me a line that shows how it works?
0:24:22 Success and age.
0:24:28 Okay, so success for me, knowing what I want to do in life, comes here.
0:24:29 Yeah.
0:24:29 All right?
0:24:41 Now, figuring out how to get to money, revenue, just supporting yourself through telling a joke.
0:24:43 Man, let’s go here for a second.
0:24:45 Be flatlining.
0:24:45 Okay?
0:24:49 I mean, I’m making people laugh.
0:24:52 I’m getting in some comedy clubs.
0:24:55 But you only get paid with food.
0:25:00 But then something weird happens where you start figuring out, oh, wait, here’s kind of where the spots come in.
0:25:07 I can make money on the weekends and I can get $20 to $25 a spot.
0:25:21 So rather than doing one spot, I would do, let’s just say, in a weekend, I got to the point where I was doing 25 to 28 sets a weekend.
0:25:22 Wow.
0:25:28 Well, I started making $500 a week, $400 a week.
0:25:32 How many years in is this that you used to be making $500 a week?
0:25:34 It’s 18, let’s say, 22?
0:25:36 Two, yeah.
0:25:39 So I was driving from Philadelphia to New York every day.
0:25:43 But because of that, now you got to get into a comedy festival.
0:25:44 All right?
0:25:48 So now let’s start to go here because we did these spots for a while.
0:25:49 But then I got on a comedy festival.
0:25:49 Oh, shit.
0:25:51 I got on a comedy festival.
0:25:53 That’s when the industry saw me.
0:25:55 Who’s this new guy?
0:25:56 Who’s this guy with all his energy?
0:25:58 Who’s this fucking guy?
0:26:00 This guy here, he’s got something.
0:26:01 All right?
0:26:05 So I started meetings, general meetings, and now I get a holding deal.
0:26:07 So let’s go up a little bit.
0:26:08 I think it was ABC.
0:26:09 They gave me like $250,000.
0:26:12 So they’re holding you in hopes that they get something.
0:26:13 Nothing happens.
0:26:14 So we’re flat on here.
0:26:16 Now I’m just waiting for the phone to ring.
0:26:17 That’s how this works?
0:26:19 What if I want to create my own thing?
0:26:20 Create a show.
0:26:21 Oh, my God.
0:26:22 Show gets picked up.
0:26:24 I create something else.
0:26:25 They decide to do it.
0:26:26 Oh, shit.
0:26:26 There’s a pattern.
0:26:27 I can do that as much as I want.
0:26:32 I can treat that just how I was treating the spots and stuff in New York.
0:26:33 I’m out.
0:26:34 I’m moving to L.A.
0:26:36 No plan, no nothing.
0:26:37 Flat line.
0:26:39 I’m here.
0:26:40 I just did it.
0:26:41 I just came and moved out.
0:26:43 Fuck, man.
0:26:44 This is weird.
0:26:45 I don’t like this.
0:26:48 I’m not getting no work, man.
0:26:50 This shit is real stagnant.
0:26:52 I’m going on the road.
0:26:55 I want to work the road.
0:26:57 I’m going to be a headliner.
0:26:57 I’m going to do colleges.
0:27:02 So I’m going to get college money and comedy club money, and I’m going to do it.
0:27:06 I worked at it for a very long time, right?
0:27:10 Very, very long time to the point where now I’m settling out comedy clubs.
0:27:17 After I started settling out comedy clubs, my person at the time was like, yo, we can probably
0:27:17 do theaters.
0:27:19 You’re adding a lot of shows.
0:27:20 Are you a millionaire at this point?
0:27:21 No, no.
0:27:23 I’m just an active comic.
0:27:30 The next stage of success was let’s go from comedy clubs to theaters.
0:27:31 All right?
0:27:32 Boom.
0:27:34 Let’s go here.
0:27:35 Then let’s go up again.
0:27:37 Theaters start selling out real quick.
0:27:38 Oh, fuck.
0:27:42 Let’s go from theaters to arenas.
0:27:43 Oh, shit.
0:27:49 Will Packer, he was like, I got this book that I want to make a movie.
0:27:50 It’s called Think Like a Man.
0:27:51 Steve Harvey wrote it.
0:27:53 I think you’re funny as hell.
0:27:55 I’ve been tracking you on tour.
0:27:57 I want you to be the star.
0:27:58 We film it.
0:27:59 Think Like a Man comes out.
0:28:02 Think Like a Man did 90-something million dollars in the box office.
0:28:05 And Will says, hey, man, working with you is great.
0:28:06 Let’s do something else.
0:28:08 I got this movie called Ride Along.
0:28:10 You on Ice Cube would be great.
0:28:10 Boom.
0:28:12 Ride Along does 140.
0:28:14 Like the movies just started.
0:28:16 Bah, bah, bah, bah, bah, bah, bah.
0:28:16 Get hard.
0:28:17 Central intelligence.
0:28:18 Me and the rock.
0:28:20 I mean, it just happened so fast.
0:28:25 So now, because the movies are working, I’m like, this is so cool.
0:28:34 But while this is happening, I should figure out, like, how to kind of create my own source
0:28:36 of, like, opportunity.
0:28:39 Like, people keep bringing opportunities to me.
0:28:42 How do I create my own source of opportunity?
0:28:44 I’m going to start a production company.
0:28:46 I need to start developing.
0:28:48 But now I’m like, I created that.
0:28:49 Let’s create something else.
0:28:52 So then I say, let’s go, like, Heartbeat Ventures.
0:28:54 And let’s do a VC.
0:28:56 Oh, man, I’m creating a bunch of stuff.
0:28:59 Hey, these entities around me, it’s all happening because of my likeness.
0:29:05 My likeness allows me to get in these rooms and start relationships and put myself in a position
0:29:08 to make deals and create long-term revenue.
0:29:16 Like NASCAR, people attach themselves to the car they think is doing the best.
0:29:17 I’m a car.
0:29:20 I should have brand partnerships.
0:29:24 Chase, DraftKings, Fabletics.
0:29:31 I should have my own brands and businesses that I’m building where more opportunity for long-term
0:29:33 revenue can present itself.
0:29:36 Gran Coramino, wine, spirits.
0:29:37 Now, oh, wow.
0:29:48 I’ve grabbed this concept of business control ownership and mirrored it with Kevin’s drive
0:29:57 and entertainment and visibility, leveraged that to get me into the rooms where I may not be
0:30:03 as visible or as strong, but once I’m embedded into these environments, I can bring them value.
0:30:07 I can help amplify or uplift their brands, their products.
0:30:18 So my case study of Fabletics, of DraftKings, before I got there versus after I got there,
0:30:25 Chase, financial literacy, like C4, like these are things where I’m now, well, I’m not just
0:30:35 a partner, I’m an owner, I’m an endorser, I’m an ambassador, oh, wow, this is where the real money
0:30:38 is made, the ecosystem of life.
0:30:46 How do you put yourself in a position to be a part of everyday movement in life?
0:30:56 You’re looking at things at a much grander scale, and now I go way back here to when I was like
0:31:03 not really focusing, not thinking about life, not thinking about how things connect.
0:31:11 I’m now able to tap into the lessons that my mom gave, and I’m like all good things that happen
0:31:17 happen when they’re supposed to, but now I’m poised and polished enough with a mindset that
0:31:20 understands, well, I don’t want to start something that I’m not going to finish.
0:31:25 So if I’m going to put myself in position to do these things, how do I make sure that my
0:31:27 partners know I’m willing to give my all?
0:31:30 How do I show that I’m not going to quit?
0:31:35 Which back here, my mom’s biggest lesson was you’re not quitting.
0:31:38 If you start it, you’re going to finish it.
0:31:42 So how do I make my partners that I’m now saying you should work with me?
0:31:46 How do I make Netflix secure in knowing that when you get me, you get 100%
0:31:49 100% of me, and then I’m never going to quit.
0:31:50 I’m going to finish it all.
0:31:56 How do I make my other studio affiliates understand and working with Heartbeat, it is in my best
0:32:02 interest to bring you great product, great material, so that you understand what we do, so that we
0:32:07 can continue to drive a business that has the best interest for both of us.
0:32:09 How do I sell you on that?
0:32:14 So now my business of sell mirrors and matches my business of grow.
0:32:18 Nothing that I’m doing doesn’t go hand in hand.
0:32:25 And I should be able to embed the products or the partnerships that I’m now operationally like
0:32:29 attached to into the ecosystem of entertainment.
0:32:38 So if I have a C4 can and I’m doing an activation and health and wellness, well, C4 is my partner.
0:32:40 I should integrate you in this opportunity.
0:32:45 Hey, my movie, we have an opportunity to basically wear product.
0:32:52 I should be in fabletics in this scene because this makes my partner feel valued and positioned.
0:32:55 Oh, wow, this is what I do.
0:32:57 I elevate.
0:33:06 I basically navigate my space of ownership in a way like only I can to elevate my partners
0:33:10 so that my partners go and say, you’re different.
0:33:12 This is different and this is what we need more of.
0:33:15 That’s my graph.
0:33:17 I’ve got some questions about the graph.
0:33:22 So I guess the parts I’m curious about are this initial period when you’re 18 where like
0:33:23 nothing’s really happening.
0:33:29 Because so many of my listeners, probably most of them, are in some pursuit or sort of professional
0:33:35 endeavor in their life in this kind of stagnant moment where maybe they enjoy it, but like
0:33:36 it ain’t paying the bills.
0:33:37 No one believes in them.
0:33:40 Maybe some of their friends are rolling their eyes when they tell them what they’re doing.
0:33:44 When you look back on this season of life, like what is that season and how did you get
0:33:45 through it?
0:33:51 Nobody believed that I was funny when I said I was going to be a comedian.
0:33:54 Like they were like, you’re funny, but not comedian funny.
0:34:00 Like my friends were, yeah, what do you mean you’re going to get on stage?
0:34:00 What do you mean?
0:34:01 I’m going to get on stage.
0:34:02 I’m going to be a comedian.
0:34:04 Give it like, how?
0:34:05 Like Eddie Murphy.
0:34:07 I’m going to be a comedian, but you’re never going to be Eddie Murphy.
0:34:11 Yeah, I know, but I’m saying like I’m going to do it.
0:34:12 Like I’m going to be, I’m going to be a star.
0:34:13 No.
0:34:15 I don’t know, man.
0:34:18 I don’t know about the whole star thing.
0:34:18 I think you’re tripping.
0:34:22 I think, I don’t, I don’t, I don’t think that’s it.
0:34:28 Nobody has the confidence in the decisions that you’re making for yourself like you do.
0:34:33 So if you’re waiting for that to connect in the beginning stages, it may or may not.
0:34:42 If it doesn’t, it shouldn’t prevent you from like following through on whatever the, the line of like go is for you.
0:34:46 The money is never coming fast.
0:35:00 We’re in a time today where this generation has found ways to make money in a entrepreneurial manner that we’ve never seen before.
0:35:13 Like the, the social media machine and how this generation navigates that machine to find revenue and to own is unbelievable.
0:35:15 That didn’t exist.
0:35:16 We didn’t have that.
0:35:18 Like in, in my time, we didn’t have that.
0:35:20 We just had the struggle.
0:35:28 And the struggle left you with days of like literally sitting in the living room going, what the fuck, man?
0:35:29 So why didn’t you quit?
0:35:31 Because no money, everyone’s doubting it.
0:35:33 What, what were you believing in?
0:35:36 I was believing in the, in the idea that I finally found the thing that I want to do.
0:35:39 So it was passion that was really, you anchored to.
0:35:46 I found the thing that I want to do and I’m not going to quit it because I love it this much.
0:35:53 And I strongly believe that the sun is at the end of this dark tunnel, but I got to be willing to get there.
0:35:58 And I just don’t know how to get there yet, but I’m going to figure it out.
0:36:00 That’s why I’m going to LA.
0:36:04 I was in New York, but after New York, they say go to LA.
0:36:04 I’m gone.
0:36:07 What are you going to do when you get there?
0:36:08 I’ll figure it out.
0:36:13 I can always get on the plane and fly where I got to go for standup if that’s the case.
0:36:22 I can always go and make money doing standup if I have to, but I’m not going to get to the star by just doing that.
0:36:24 I got to, I got to go there.
0:36:25 I got to get close to it.
0:36:27 I got to smell it.
0:36:28 I got to feel it.
0:36:31 I got to find out where the people are that are trying to do it too.
0:36:32 I got to get acting classes.
0:36:36 I got to, I got to get around the Hollywood.
0:36:36 Like what is Hollywood?
0:36:37 I got to get there.
0:36:47 And what happens when you’re there, it fuels another, another like, another appetite of hunger.
0:36:51 Because I’m there and in real time, I’m seeing people better.
0:36:57 I remember, I tell this Cat Williams story and I don’t even think, I told Cat this.
0:37:12 There was a moment where I was opening for Cat Williams and I remember, I remember being at the BET Comedy Awards.
0:37:16 And I’m in, I’m in attendance.
0:37:23 And this is like, you know, I’d had a couple of shots at some things, but they just, you know, it wasn’t, the things weren’t sticking.
0:37:27 Like the, the, the pilots that I thought were going to hit, weren’t going to hit.
0:37:33 The, the things that I thought were going to happen, they just weren’t, just didn’t seem like it was adding up.
0:37:33 Right?
0:37:40 Like the, the roles are little small roles or little small cameos, but like it wasn’t, it wasn’t the thing.
0:37:45 And I remember Cat Williams set during the BET Comedy Awards.
0:37:53 He had like a leopard suit, destroyed, destroyed the Comedy Awards, destroyed this moment.
0:37:58 And audience goes crazy, stands up.
0:38:03 I remember being in the audience and I was like, that’s it.
0:38:07 I said like, that’s the, that’s the thing.
0:38:16 That thing, that reaction, that roar, that moment, I got to be patient because my moment is going to come.
0:38:18 I witnessed his moment.
0:38:30 And he, after that moment, it was Friday after next, you know, I mean, he went on and started to do crazy things in his career.
0:38:30 Right?
0:38:32 But I witnessed the moment.
0:38:37 And in that moment, my takeaway was that he was ready for the moment.
0:38:43 His material, the, the jokes, everything, it all hit.
0:38:48 And I didn’t watch it in a, in a manner of like jealous or angry.
0:38:53 I was like, that, that’s it.
0:38:56 Like he’s probably out of here after this.
0:38:59 I mean, it’s the BET Comedy Awards at the time.
0:39:02 I’m like, this is the biggest thing ever.
0:39:02 Right?
0:39:04 This is the Comedy Awards.
0:39:06 By the way, they never did the Comedy Awards again.
0:39:08 I think this was like the last one that they did.
0:39:18 But that moment, if the ball is dropped in that moment, then the moment goes.
0:39:21 You don’t know when the moment is presenting itself.
0:39:26 But I’m staying with the thing because I know that the moment is going to come.
0:39:34 And when I’m in the moment, if I knock that fucking moment out the park, all things will change.
0:39:35 But you may not know it.
0:39:37 You may not know when the moment comes.
0:39:38 When did your moment come?
0:39:40 Shaq’s All-Star Comedy Jam.
0:39:46 The reason why I equate it with the story of a cat, I believe it was Tommy Davidson.
0:39:48 It was D-Ray.
0:39:49 Saturday Entertainer was the host.
0:39:51 I headlined it.
0:39:55 I end up having one of the best sets that I’ve ever had.
0:40:02 And at the end of the Shaq’s All-Star Comedy Jam, I say goodnight and they do like a slow motion walk-off.
0:40:11 It’s a slow motion thing and it’s like I’m walking, the crowd stands up and they’re going crazy.
0:40:16 By the way, I don’t know the slow motion walk-off is going to happen in the edit of the special.
0:40:20 But I remember in real time, crowds standing up, stars were there.
0:40:23 Everybody was there, right?
0:40:29 And in that moment, show you how fucking crazy the world is.
0:40:35 This is why I hate that, like, me and Kat went through our stuff and we’re much better now.
0:40:37 I’m going to show you how the world aligns.
0:40:43 Kat was in the audience at the Shaq’s All-Star Comedy Jam.
0:40:45 And Kat was watching the show.
0:40:46 He was just there as a fan.
0:40:49 But at this time, everything big is happening.
0:40:52 And I had a moment.
0:40:58 And that was the moment that then took me and shot me out the cannon.
0:41:04 And if I wasn’t prepared for the moment, then I wouldn’t have known all the things to come.
0:41:06 Okay, but that then set up.
0:41:08 I was releasing my special.
0:41:11 My special, Seriously Funny, I was taping in two weeks.
0:41:14 So Shaq’s All-Star Comedy Jam goes.
0:41:16 They rush to put it out.
0:41:17 It crushes.
0:41:20 I then tape my comedy special.
0:41:23 Seriously Funny was my next special.
0:41:26 Seriously Funny destroys.
0:41:32 But it only destroyed because of Shaq’s All-Star Comedy Jam and the audience that watched that.
0:41:37 And I was like, oh, my God, this guy showed up in droves for Seriously Funny.
0:41:42 And then Seriously Funny was like, oh, shit, this big-ass special.
0:41:45 And then the arenas and everything.
0:41:46 Boom, boom, boom, boom, boom, boom.
0:41:55 So about 12, 13 years, from the moment you did your first sort of stand-up event, you having your moment.
0:42:01 And I find that fascinating because those 13 years, most people aren’t willing to do something for 13 years without their moment showing up.
0:42:07 Like when you hear, like, I don’t know, shit on Instagram or quotes or you watch motivational videos and stuff.
0:42:12 If they told you that it would take 13 years for you to have your moment, almost nobody would take part.
0:42:12 Nobody.
0:42:15 But those 13 years of your training.
0:42:25 I mean, so Scooter Braun told me one time he was like, what makes him different is the work that he’s willing to do in something.
0:42:41 And he was like, you know, if they were giving out, like, a million dollars for somebody that can hit a fastball pitch, you know, from the best pitcher in baseball, right?
0:42:45 And this thing would basically require everybody.
0:42:50 Everybody’s going to go and try to hit this because everybody wants the million dollars.
0:42:59 So the first day of the announcement, the line to hit this pitch is going to be droves, right?
0:43:00 Like millions of people.
0:43:02 Who knows how many people will be in this line?
0:43:04 And people will go up and strike out.
0:43:09 And after that, they will go, damn, it’s over.
0:43:12 Like, I missed.
0:43:21 Not many people would, like, miss and then go stand back in line to go hit the ball again.
0:43:26 He was like, I’m going to keep getting in line.
0:43:37 What you’ll find is that the line will get smaller and smaller because of how many people are dropping out and optioning not to wait and do the hard thing again.
0:43:49 That comparison and that world of understanding is, like, something that equates to life very well, right?
0:43:56 Not many people are going to wait through the 13 years of, like, bullshit, hard shit.
0:44:01 Most people opt out at year two, maybe three.
0:44:02 No money, whatever.
0:44:04 I need to figure something else out.
0:44:06 Year six, fuck this, man.
0:44:07 Stupid.
0:44:08 What am I doing?
0:44:09 Why am I doing it, right?
0:44:18 I’m going to go find the quick avenue or the quick return because money is the, that’s what it boils down to for most people.
0:44:20 Where’s the money?
0:44:21 Where am I making the money?
0:44:26 When the money comes, it comes.
0:44:31 What you find is that it’s not hard to make money.
0:44:36 Once you start making money, you learn how to make money.
0:44:38 Like, you, it comes with education.
0:44:51 It comes with understanding and it comes with a better resource of mine that makes you go, no, I’m going to do this and I’m going to build this and I’m going to go here.
0:44:51 I’m going to meet.
0:44:52 I’m going to present.
0:44:53 I have an idea.
0:44:53 I’m going to pitch it.
0:44:59 Like, you, you’re now a, a much better machine because you understand.
0:45:06 Money is no longer the thing that you think it was when you get to it.
0:45:12 But getting to it, to get that understanding, you lose the pack.
0:45:16 You lose the pack because the pack is like, I want it here.
0:45:21 Because it didn’t show up here, I got to go figure out a new thing to do that’s going to give it to me here.
0:45:23 And they got to recycle like.
0:45:24 They lose focus.
0:45:24 Yes.
0:45:26 You’re never completing anything.
0:45:28 You never finish nothing.
0:45:33 So the thing that you think you’re focusing on, you keep quitting to start something else that you think is the idea.
0:45:34 And it’s just a cycle.
0:45:35 It’s a cycle.
0:45:40 Don’t you notice that people come up to, I notice this a lot with young entrepreneurs, especially those that aren’t having success.
0:45:42 They start one thing.
0:45:45 When they come and tell you what they do, they tell you 17 things.
0:45:45 17.
0:45:48 None of them have ever worked, but they say 17 things.
0:45:52 And they think that more, doing more things is increasing the probability of success.
0:45:55 1,000% where it’s the opposite.
0:45:57 It’s the opposite.
0:46:06 It’s the thing that you actually thought of that you are going to put 100% of your mind and focus into to complete.
0:46:18 And then after that, you’re able to pick it apart and take the good, the bad, the whatever, and either restart that thing again to improve it or make a decision to do something else.
0:46:18 But you finished.
0:46:23 I made the choice that stand-up comedy was what I was going to finish.
0:46:35 I made a choice that becoming a good comic and a good headliner, if I focused and did it well, that would open up the doors for me to do everything else that I want to do.
0:46:41 If I don’t have that, how do I expect to get in?
0:46:44 I was speaking to Evan at Snapchat, and he was talking about T-shaped people.
0:46:50 So you have a broad understanding of a lot of things, but then you’re really deep on one particular thing.
0:46:55 And that one particular thing is almost, I guess you could see it as a screw that gets you into the industries.
0:47:04 So for me, mine would have originally been marketing, but I was able to use that deep expertise to then launch this media business, because it’s still the same game of marketing that I did for 15 years.
0:47:08 I was able to go into, like, the stock market, because they really needed to understand marketing.
0:47:13 And it was that deep expertise in one thing that was my leverage in all of these really interesting rooms.
0:47:14 And it’s kind of what you were saying at the start.
0:47:22 Like, you had this deep expertise, this deep IP experience value that allowed you to, like, break in as an investor and then to production and all these other areas.
0:47:26 I mean, the value for me, it was self.
0:47:39 But the value of self and understanding of how to truly control and operate that and navigate that correctly, that’s a world of its own.
0:47:56 So the bigger that the star gets, the brighter that the star shines, if you are paying attention, it’s only positioning you to go in places where people say, oh, my God, I know you.
0:48:07 And where you can shake a hand, but the interest of just knowing you because of the place from the star, it allows a moment for the conversation of, so what is it that you do?
0:48:10 Oh, my God, like, that’s so cool.
0:48:12 I would love to learn more about that.
0:48:16 And what you’ll find is that the resources of opportunity over there are endless.
0:48:17 Oh, my God, are you serious?
0:48:20 We would love to partner with you in something like this.
0:48:24 I mean, in this space, are you talking about mental health, wellness?
0:48:31 Listen, strong voices and confident voices or inspiring voices, there could be a lot for us in what we do here.
0:48:35 Hey, maybe there’s a partnership that we can form.
0:48:37 Oh, my God, man, back to school.
0:48:37 Kids.
0:48:38 I love kids.
0:48:39 I’m thinking about doing more.
0:48:51 Like, here’s something where I think I can have a very, very good cadence and a very good energy towards getting kids hype about school education because it’s not something that I took serious.
0:48:53 How do I help?
0:48:54 Where did you learn?
0:49:02 So when I look at this graph here, I see this sort of moment where things become, go up and to the right very quickly where you start to get into entrepreneurship.
0:49:06 But at this moment that comes before it, you didn’t know this stuff.
0:49:07 So at some point you acquired information.
0:49:17 So for the people that are listening now that are thinking, like, how did Kevin go from a kid that was in this rough area, dad wasn’t around much, his mom was raising him, to a guy that knows all this stuff?
0:49:25 You get there now by being a sponge and not being afraid to ask questions.
0:49:33 I’m very secure in myself and being the dummy in the room.
0:49:38 I am extremely secure in saying, I don’t know what that means.
0:49:40 Explain that.
0:49:42 Give me an example of a context where you-
0:49:43 I can give you several.
0:49:53 Like, venture and investing, I was a firm believer that nobody’s stealing my money and giving you nothing.
0:49:56 Yeah, you’re going to go and put it where?
0:50:00 Yeah, no, my money’s going to stay right here under my bed.
0:50:01 I’m not doing that.
0:50:12 So give you, you want me to give you money and you telling me you’re going to get, you’re going to take that money and then that money is going to turn into what?
0:50:13 Yeah.
0:50:19 Okay, go find you another idiot because it ain’t happening over here, buddy.
0:50:22 Get your scamming ass up out of here, okay?
0:50:25 I come from the world of everything is a scam, okay?
0:50:26 It’s a fucking scam.
0:50:28 I know a scam when I see one, right?
0:50:33 But when you go, you say, well, how does the stock market really work?
0:50:36 Or how does investing really work?
0:50:38 Or what do you mean you making money while you’re sleeping?
0:50:39 What does that mean?
0:50:41 What do you mean by that?
0:50:45 How does this brand partnership shit really work?
0:50:53 Like, you can’t be afraid to, like, verbalize your ignorance.
0:51:11 And the bigger problem, which I’m sure a lot of your viewers have, is, like, insecurely, like, just being quiet about the shit that they don’t know.
0:51:19 As if you’re going to figure it out because someday, one day, somebody’s going to go, hey, you look like you need to know.
0:51:23 It’ll never happen that way.
0:51:25 It’s never going to happen.
0:51:33 You’re never going to run into a person who’s randomly going to talk about the things that you wish you had more knowledge in.
0:51:34 It will never happen.
0:51:39 And what you’ll find is that information is not free, but it’s available.
0:51:42 It’s not actually hard to obtain.
0:51:51 It’s only hard to people that are very insecure about just verbalizing, I don’t know where to get it.
0:51:58 Look at how many how-tos, help-tos, all of these things today.
0:52:16 The success that we’re seeing in entrepreneur and influencer, streamer, and all of this stuff in entertainment is the same success that you’re seeing in, we can call them motivational speakers, how-to experts, step one through five and what to do.
0:52:22 The idea of I’m here to service you and give you the information that you don’t know is available, so let me tell you how to get it.
0:52:25 Here’s where I’m going to help you.
0:52:28 Three easy steps to making sure that you can.
0:52:36 And I don’t care if you want to go to the world of athletics or you want to go to corporate or you want to go to entertainment.
0:52:37 Like, you can break it down.
0:52:51 Golf, do you know how much money is being made in a game of golf because you got millions of people that are trying to give people information on how to better improve your golf swing?
0:52:56 Because I don’t want to say out loud if my swing ain’t shit, but I don’t know, man.
0:52:58 I keep coming down on top of the ball.
0:53:01 Why the fuck am I coming down on top of the ball?
0:53:03 I don’t know what’s happening.
0:53:14 And some people would rather go out in their backyard every day, hit the same ball, than just ask somebody, hey, man, any way that you can tell me how to come?
0:53:14 Like, what?
0:53:16 How do you get that bitch in the air?
0:53:20 So now people online go, well, we’re just going to put it out here.
0:53:23 And that person that’s struggling quietly, well, they’re going to discover me.
0:53:31 And in silence, they’ll watch and they’ll look to improve because nobody knows and they still get to be quiet.
0:53:34 That’s the problem.
0:53:41 Just give me a minute of your time and I’ll tell you about a device that my team has been using that they won’t seem to shut up about.
0:53:46 It’s called the Note Pro and it’s by our sponsor, Plaud.
0:53:51 This tiny card clips onto the back of your phone and captures everything.
0:53:56 But why it’s so clever is that it picks up multiple voices at the same time.
0:54:04 And when someone says something important, you just push this tiny little button here and that moment gets highlighted in your notes and captured.
0:54:09 It records the conversations that it hears, takes those conversations, creates a transcript,
0:54:15 and it uses AI to synthesize all of that information into whatever template suits you.
0:54:21 You get a summary, action points, highlights, and even a mind map sent straight to the Plaud app.
0:54:25 So I highly recommend you check out Plaud’s products using the link in the description below.
0:54:27 Don’t tell anybody this.
0:54:33 But if you use code DOAC22, you’ll get 22% off on some of Plaud’s products.
0:54:37 There’s also unknown unknowns, which you would have experienced.
0:54:42 I remember you talking about you got to see behind curtains and you didn’t even know people were behind there.
0:54:50 And when I heard you say that, it was the perfect metaphor and analogy for exactly what I had experienced in my life coming from a kid that came from a very normal background,
0:54:59 I was born in Africa, moved to the UK, mother’s Nigerian, dad’s English, and didn’t know that all these rich people were back here playing money games.
0:55:04 I thought the way you make money is you work in McDonald’s, you work really hard, you might become manager, da-da-da-da-da-da.
0:55:12 And then at, like, I’m going to say 27, being sat in a billionaire’s kitchen and watching him on the phone, and he’s calling his boy,
0:55:17 and they’re doing $50 million just before the IPO happens so that they get a better price.
0:55:19 And I’m thinking, fucking hell.
0:55:29 It’s all—the thing that I realize, right, when you look at your biggest investors, right,
0:55:32 you’ll find that they’re all together.
0:55:37 None of them are investing in the new thing alone.
0:55:46 They all are like, well, it’s better with you, so do it with me.
0:55:47 Well, what about Gary?
0:55:48 Yeah, call Gary, too.
0:55:49 Let’s see if we can get him in here.
0:55:50 What about Michelle?
0:55:50 Yeah.
0:55:52 Hey, Michelle, what about Melissa?
0:55:56 All right, you’ll find that this group of 10 people,
0:56:01 all who could easily do something on their own,
0:56:09 do not believe in the struggles of self when you can combine this machine of great minds
0:56:12 to provide another great opportunity.
0:56:15 And in success, well, this thing works.
0:56:16 The company gets bigger.
0:56:23 Well, let’s use our resources to go out and make sure that we align the personnel they already have
0:56:31 with more amazing individuals, create more jobs, more opportunities for new minds to become successful.
0:56:37 And then in those minds building and that personnel, like, elevating,
0:56:41 well, now this person that was at the bottom here,
0:56:43 we then go and ask this person to run this thing.
0:56:48 And now underneath this thing, we get another version of a downpour.
0:56:51 New minds, new personnel, new things.
0:56:56 Okay, this whole business of venture, this whole business of company build,
0:57:00 whether it’s tech, lifestyle, health, well, it doesn’t matter what it is.
0:57:06 You will notice that the people that started from the bottom are now running the new companies of today.
0:57:13 And now the source of personnel that’s underneath it will be the minds running the company of tomorrow.
0:57:18 It’s not like rocket science once you’re behind the curtain.
0:57:22 Once you go, oh, shit.
0:57:27 I remember when I first started, like, investing.
0:57:31 It was, oh, my God, Kevin, like, your money in this would add a crazy amount of value.
0:57:33 Well, I ain’t putting in what y’all put in.
0:57:36 No, but the fact that you’re involved in it at all is just big, that you believe in it.
0:57:39 And we’re able to say that you believe in it with us is huge.
0:57:42 What do you mean by that?
0:57:44 You trying to fucking steal?
0:57:45 What are you doing?
0:57:46 What are you doing, man?
0:57:47 You talking too fast.
0:57:50 Say what you said again and slow down so I understand it.
0:57:55 Don’t talk fast to me because I’m so insecure because I don’t know what you’re saying,
0:57:57 and there might be some shit in here.
0:57:59 But it’s no.
0:58:05 Well, we know that you’re doing well over here in your movies and all that stuff.
0:58:05 It’s cool.
0:58:07 But this is different.
0:58:09 This business, Kevin, could be different for you.
0:58:11 It’s a business of multiple.
0:58:15 So we play the game of multiples, of X.
0:58:22 So what your money is today, well, we think in success, if this is a light bulb or a bottle rocket,
0:58:24 you 30X, 20X.
0:58:34 You’re telling me that if I put this money in here right now and if my voice is attached to the thing that I think it is,
0:58:40 which is a crazy, crazy venture, a crazy opportunity, well, yeah, Kevin.
0:58:42 I mean, look, we all believe that.
0:58:45 But with your voice, we may be able to say it a little louder.
0:58:47 Oh, my.
0:58:49 Oh, my.
0:58:50 Okay, well, I did it.
0:58:50 Oh, my.
0:58:51 I won.
0:58:52 I got a return.
0:58:53 Oh, my.
0:58:55 Oh.
0:58:59 Oh.
0:59:01 So now I’ve figured it out.
0:59:04 Now you’re a part of the right conversations.
0:59:06 You’re a part of the right opportunities.
0:59:17 But once again, the information is discovered because of the opportunity to be the flower on the wall in the spaces that you never imagined yourself being in.
0:59:19 But now look at what I’m able to do.
0:59:30 I’m able to take this information, take all the shit that I know, come and have these fucking organic conversations like I am now, and we’re sharing it.
0:59:35 And some people that are watching this are going to take that information and go, I knew it.
0:59:38 And I’m doing the right thing.
0:59:40 And it’s a matter of time before I get around them.
0:59:52 And when I do, oh, my God, the things that I have, the stuff that I have on the table, the things that I have created, the opportunities, I’m going to be the next person to bring the thing that everybody else is involved in.
0:59:59 I’m going to be the next person to be the fucking energy source to tomorrow’s future, future within.
1:00:08 Like, people just need to hear how fast it happens, quick it happens, and when it does what you’re supposed to be ready for.
1:00:12 And you were able to invest in lots of great companies like Function Health.
1:00:14 That’s valued at $2.5 billion now.
1:00:16 Eleven Labs, everybody knows.
1:00:19 In the tech space knows Eleven Labs, which were valued at $3 billion now.
1:00:25 MoonPay, Yoga Labs, Sweat Pals, Radiant, Nororganics, Palter.
1:00:26 Tons of stuff.
1:00:28 Stuff that you would never expect me to be in.
1:00:33 How much of this game have you learned in hindsight is about people?
1:00:40 Because even when that person was saying to you, that analogy you gave of they’re telling you to put your money into this thing and you’re going, fuck me, are they stealing?
1:00:45 You’re going to have to lean on someone you trust, like someone in your circle that you know.
1:00:52 And I’m wondering, because people don’t talk about it enough, how important it is to collect the right people.
1:01:00 And can you think of moments where you like met a person and that was like game changing and you understanding a whole new world and what was behind the curtain?
1:01:03 All of my people could see this.
1:01:05 I’m just going to be extremely transparent.
1:01:06 Like you.
1:01:10 Before you get to the right people, you run through wrong people.
1:01:16 And with wrong people, you can go like, they’re wrong, they don’t work.
1:01:18 I got to get somebody else.
1:01:20 Or you can grow with people.
1:01:24 I’m a believer of the grow, right?
1:01:33 Like, I think it’s dope when we can all say we started a certain way, but we’re ending up in a completely different space.
1:01:37 Along that journey of grow, some people won’t make it.
1:01:43 You can be patient and you can want the best for some, but they might not want the same for themselves.
1:01:52 So because of that, the fall off presents itself to be a little more consistent than what it should be, right?
1:02:03 But in business, what you’ll find is that the emotions can be your, like, can be your worst asset.
1:02:12 Having emotions in business, attached to business, can be everything but beneficial to the business.
1:02:25 So the more that I was able to detach my emotions from the world of want and understand that the things that I’m doing are to better position the business.
1:02:33 And the people that have worked so hard to help this business get to where it is today, I have a service to them as well.
1:02:39 How do I bring in the right valuable assets to put us in a bigger position to win?
1:02:46 Sometimes you got to let go of things that you thought would be the thing, but you can climax.
1:02:48 You can get to a place where it’s a ceiling.
1:02:53 You’re like, we’re not getting past the ceiling unless we go get the right people, unless we go get the correct personnel.
1:02:57 So I’m a firm believer in talent.
1:03:05 I’m a firm believer in rewarding those that do a job and that can do a job at a high level.
1:03:08 But the only way that you realize that is to get out of the way.
1:03:16 I had to learn to stop trying to control everything, stop trying to do everything, stop trying to be the one with my hands in everything.
1:03:22 And put people in a position to do the thing that they’ve been hired to do and do it well.
1:03:34 But the patience that you have to have in learning people and dealing with people is a talent within itself.
1:03:50 I want to say, at this stage, I’m more of a hard drive of other people’s issues or problems than I am a person.
1:03:57 I am a hard drive of, can I talk to you?
1:04:00 I want to tell you what’s going on.
1:04:04 I have an issue with, hey, man, look, I’m trying to do this.
1:04:05 I don’t know what they’re trying to do.
1:04:06 Here’s what I’m trying to do.
1:04:11 And you have to be a positive source of solution all day, every day.
1:04:18 Because if you’re talking and you’re talking to do anything but solve, then you shouldn’t be in the chair of control.
1:04:34 So I am solution-driven every single day because I am faced with a new problem attached to the ecosystem and the community that I’ve built underneath me of how to navigate or how to better navigate in the world.
1:04:41 Because everybody’s trying to do something to prove that they’re worthy of the seat or seats that they have or that they want.
1:04:48 So every day, you’re dealing with a board of shuffle and a new board of opportunity.
1:04:49 And drama.
1:04:52 And every day, you’re telling people, not now.
1:04:55 In time, slow up.
1:04:56 I hear you.
1:04:58 We’ll deal with it.
1:05:00 Let’s all talk together.
1:05:03 Communication is key.
1:05:06 Let’s table this and make sure everybody’s on the same page.
1:05:14 You’re saying things five and six times because you have to make sure that you’re the best example of what you’re speaking.
1:05:32 So every day, the thing that you never thought would come into play is communication and, like, the ability to fucking give great dialogue in the hopes of getting the return of effort and work.
1:05:39 So now you’re going back to ground zero when you were with your mom and you were with your friends in the early days of life.
1:05:42 What was the thing that I told you I did very well?
1:05:43 I connected with everybody.
1:05:46 In the lunchroom, I was at everybody’s table.
1:05:51 Didn’t matter who you were, what you were, what race, didn’t matter.
1:06:06 In this space of now business and corporation, if everybody doesn’t feel like they can trust or believe or follow my direction, my vision, something about what I’m doing is wrong.
1:06:18 How does one build an empire that relies on people when they naturally don’t come from a place of that information so that they might have trust issues?
1:06:21 Like you were referring to these kind of trust issues like, wait a minute, you’re trying to steal my money.
1:06:28 How does, you’ve got this big empire of lots of different verticals within Heartbeat and your companies and your personal IP.
1:06:36 You’re going to have to be trusting a lot of other people with your wealth, with your business and with your children’s inheritance.
1:06:44 And I hear so many of these stories of I trusted a guy and I lost everything, especially, honestly, especially in the like black community.
1:06:46 It’s a major fact.
1:06:56 But we’re also a community that gets taken advantage of because of the lack of knowledge, right?
1:07:06 We get fucked over more than we don’t because, all right, well, it says here that you’re a lawyer and that you have my best interests.
1:07:12 All right, it says that you’re my manager and you have my best interests.
1:07:16 All right, well, you read the paperwork.
1:07:19 All right, you read the contract and it’s good.
1:07:22 And I’m just signing, right?
1:07:24 My ignorance doesn’t mean that I’m lazy.
1:07:29 My ignorance means that I believe you.
1:07:45 And I don’t know to second guess or second check or to hire or onboard people to second guess, to second check, to show me fine print, fine line, because it’s impossible.
1:07:47 I can’t get fucked because you said.
1:07:52 Well, yeah, I can’t, but you said.
1:07:59 Go back to the emotions and why I say emotions have to be removed.
1:08:03 I’m going to have somebody look at this just so I know that it is what it is.
1:08:04 I wouldn’t lie to you.
1:08:05 I know.
1:08:14 But it’s in the best nature of business just for me to make sure that my eyes, that I have, lay eyes on it and they can just say what you just said, but just make sure I understand it correctly.
1:08:16 Yeah, but you don’t have to do that.
1:08:18 There’s nothing against you.
1:08:23 It’s just a practice that I have within the way that I now approach business.
1:08:26 And anything that you do, it’s never personal.
1:08:32 I don’t take offense to anything that you want to check or background check on me.
1:08:32 You should.
1:08:34 It’s business.
1:08:48 I think that we don’t get a fair level of understanding for our fuck-ups, for our mishaps, of how the road presented itself for somebody to take from me.
1:08:54 So when I’m recovering from the take, well, you got to start at a safe space.
1:09:00 My space was never safe because they’re sharks, so they focus on the fucking prey.
1:09:04 The young talent in the music business is prey.
1:09:17 So the shark, see the young talent, whichever one gets there first has an opportunity to fucking give me the presentation of the world and make it bells, whistles, and candy.
1:09:23 Well, if I get there right and the prey doesn’t have the right people around them, I’m going with the shark every time.
1:09:30 I guess there is an element of responsibility here which people don’t like to acknowledge that you’ve got to take responsibility.
1:09:36 I signed bad contracts in my career and I was like, I look back at 20 years, I go, fuck, I lost a lot there.
1:09:37 But that was on me.
1:09:40 And if I don’t take responsibility, then it’s going to happen again.
1:09:44 But there’s also, you’ll know a lot of people that become victims.
1:09:46 I don’t think it’s the worst thing, right?
1:10:04 When it happens early on, like, I got a lot of friends that are in the music business, a lot of artists that are now independent artists that control and own their labels and are doing much better at this position than they were when they were signed underneath the big thing and they were getting taken.
1:10:08 But after finding out how it was and why it was, they said, I’m going to go create my own.
1:10:25 Like, you know, when you look at the biggest labels that are independent and you look at the artists that fall underneath these independent labels, well, you’ll look at a blueprint of people following the person that was, like, in front of them and what they said.
1:10:29 But it was only because they learned the business of the business, right?
1:10:43 Like, so being a part of a business that’s just succeeding and you being embedded into it and just being the work for hire that just follows a suit of what they say, well, that’s not smart if you have an opportunity to mirror what they’re doing and create your own.
1:11:06 So what I do like within a culture is a lot of artists that are independent or that are now, like, able to say I have my own version, whether it’s studio, production company, label, independent label, whether it’s own line of product that they share ownership with.
1:11:14 Like, like, people are now learning to follow and repeat what the conglomerates are doing.
1:11:28 I can use a conglomerate and I can take your machine and create a small version of a machine underneath yours and partner with you and give you a piece of my machine, but it allows me to own.
1:11:36 I can leverage the bank of opportunity and consumer that you have here under this brand.
1:11:37 What’s the cost, though?
1:11:39 Because, you know, you’re incredibly successful.
1:11:42 You’ve got all this empire of companies and businesses and ventures you started.
1:11:47 They say that you can’t have everything in life, especially not at the same time.
1:11:50 So what is the cost of this pursuit?
1:11:50 Time.
1:11:51 Because time.
1:11:51 Time.
1:11:54 Is your ambition, like, insatiable?
1:11:54 Yes.
1:11:56 It just won’t.
1:11:57 You couldn’t switch it off if you wanted to.
1:12:01 And does that not make you feel like you’re being dragged versus being driven?
1:12:03 You for sure have your days.
1:12:04 I’m absolutely stressed out.
1:12:09 I’m stressed to fuck out on a daily, but I operate within stress.
1:12:10 Are you happy?
1:12:17 I’m 1,000% happy, but I’m stressed out with the concept of I have to do.
1:12:27 If your life ended now, God forbid, do you think if you found out today that it was ending, you would reflect on it and say, you know, I think I might have had things in the wrong order.
1:12:30 So would there be any misprioritization in hindsight if today was the day?
1:12:41 If life ended today, I could cross my legs comfortably and be okay that it’s time.
1:12:46 I did it.
1:12:49 I made sure that I applied myself to the best of my ability.
1:12:57 I tried my best to put those that I loved in a better position so that they could see more and do more.
1:13:05 My last name and my family name is much stronger today than it was yesterday.
1:13:19 The idea of the world is something that I was able to see and understand better because I was blessed and fortunate enough to travel and meet so many.
1:13:32 People are made to, like, we’re here to embrace, we’re here to love, we’re here to, like, share.
1:13:40 I was an energy source of good to bring people closer together through all things that I’ve done.
1:13:42 So it all connects.
1:13:43 And I’m okay.
1:13:47 I’m okay with, if it stopped, it stopped.
1:13:56 What I’m not okay with is while I have the bandwidth of good health,
1:14:08 fucking great mind, strong, fucking, like, mind concept, and I can go, I can do it, I can get there,
1:14:12 I’m not okay with wasting that time.
1:14:21 I’m not okay with wasting my time of good, and I can do, and I’m strong enough to connect at a very high level.
1:14:28 My star is bright, which allows me to go and get into these spaces.
1:14:31 If I wait for this to dim out and I try to get into these spaces, what if I can’t?
1:14:35 Is there always a fear because of where you came from that stuff might dim?
1:14:37 Absolutely.
1:14:39 Like, you can’t be unrealistic.
1:14:42 Nothing is going to last forever.
1:14:43 Nothing.
1:14:45 I’m going to fuck who you are.
1:14:47 It’s not true.
1:14:54 You can recreate and you can figure out ways to find success again and again.
1:14:59 But the one thing that you are winning in, you’re not going to win in it forever.
1:15:00 Right?
1:15:08 Like, I love talking about my guy, man, Hove and Rubin, Michael Rubin.
1:15:18 Like, two great friends, but two good examples of recreation, amplification, and step repeat.
1:15:19 Right?
1:15:21 Successful rapper.
1:15:23 Albums.
1:15:25 Some albums Hove will never make again.
1:15:29 Some will look at them all like they are all the best.
1:15:31 Some you think are better than others.
1:15:41 But the fight to be the thing that you were when it was at your highest is a driving factor to get you.
1:15:47 But then as a talent, you let go of that because you become comfortable with knowing that I’m never going to create that again.
1:15:50 That was my lightning in the bottle moment.
1:15:53 I’m never going to create this again.
1:16:04 But I can have fun doing what I’m doing and I can create a variation of versions of this that still display my talent and that I’m doing it at a high level.
1:16:06 Man, you know what?
1:16:09 This right here, it could cap out.
1:16:11 But boy, oh boy, did I find fucking momentum.
1:16:25 And now the movies or, in Hove’s case, the example I was using, he then found momentum and, well, this thing, the Rockefeller thing, him, Dame, created this thing.
1:16:31 And then the artists underneath the thing and the progression of the artists underneath that brand that started to go pow, pow.
1:16:33 Kanye, pow.
1:16:36 State property, Beanie Seagull, pow, pow, pow.
1:16:37 Rihanna, all this people, pow.
1:16:41 Now this thing was so dope that we were able to create other people.
1:16:42 That’s more energy.
1:16:46 So now I don’t need the fucking, I don’t need the rap.
1:17:02 I’m looking at the product of a valuable asset that we created that’s premium enough to display that the talent that comes from underneath us is strong fucking talent and we do amazing things.
1:17:07 Now my business, because of this business, well, this business becomes great too.
1:17:09 Ace of spades and deuce say and all.
1:17:12 Oh shit, the value, the exit, the return.
1:17:15 He keeps finding more energy in these other things.
1:17:24 Oh shit, 40-40 club, more assets, more brand, likeness, partnership, ownership.
1:17:27 But the backdrop to it all is the artists.
1:17:32 Just give me 15 seconds to explain how you can build a viable business online.
1:17:35 The people I see winning in life don’t have a perfect plan.
1:17:38 They just take the first step and then the next and then they keep going.
1:17:40 They stay obsessed and they stay consistent.
1:17:47 And Stand Store, a platform I co-own and one of our sponsors, is the best first step to help turn your knowledge into income.
1:17:54 It only takes a couple of minutes to launch your business and start selling digital products, coaching, memberships or communities online.
1:17:57 Without any tech headaches or endless setup.
1:18:02 Thousands of entrepreneurs, creators and risk takers use Stand to take control of their future.
1:18:04 Because Stand is for entrepreneurs.
1:18:07 For those willing to put in the work and bet on themselves.
1:18:10 If you’re ready to start building, join us.
1:18:17 Launch your business today with a free 14-day trial at stephenbartlett.stan.store
1:18:19 Have you ever heard about this before?
1:18:21 This thing I’m holding in my hands now.
1:18:22 This is called Ketone IQ.
1:18:24 Their website is ketone.com.
1:18:29 You’ve heard me on this podcast talking about the fact that I stay much of the year in a ketogenic state.
1:18:31 Which is a highly restricted diet.
1:18:33 And the reason I do that is plentiful.
1:18:36 One of them is I spend hours and hours talking to people for a living.
1:18:39 So I want to make sure my brain is firing in an optimal way.
1:18:44 And the other reason that I do the ketogenic diet is because I just feel better.
1:18:48 So when I discovered this, which is what they call an exogenous ketone product.
1:18:52 Where you can drink it and it increases your blood’s ketone levels.
1:18:54 I was blown away.
1:18:55 I contacted them.
1:18:56 I met them.
1:18:58 I invested extremely heavily into their company.
1:19:01 And I’ve become a co-owner of the company accordingly.
1:19:02 And they sponsor this show now.
1:19:06 So if you want to try this out for yourself, I recommend you try it.
1:19:11 Just visit ketone.com slash Stephen and you’ll get 30% off your first subscription order.
1:19:13 You’ll also get a free gift with your second shipment.
1:19:17 That’s ketone.com slash Stephen.
1:19:21 Your show is called your new, well, it’s not new necessarily.
1:19:22 I actually saw it in London.
1:19:28 Me and my girlfriend were near the front row when you came and did Acting My Age in London.
1:19:30 The show was absolutely hilarious.
1:19:32 We were dying of laughter.
1:19:34 And it’s coming to Netflix Monday, the 24th of November.
1:19:37 So if you’re listening now, you’ve got to go and watch it.
1:19:43 But the title of the show, Acting My Age, what do you mean, Acting My Age?
1:19:44 And why now?
1:19:47 You know, you’ve got to grow up.
1:20:00 I think it’s like one of the toughest things in life is just realizing like what grow up actually means, right?
1:20:10 And like you can be an adult but still not embrace what being an adult actually is.
1:20:25 And when it’s time to grow up, you start sacrificing the shit that the younger version of you with less responsibilities thrived and flourished off of and in.
1:20:40 You realize that a lot of that shit gets thrown on the back burner and is no longer important because you’re fucking getting older and some shit just isn’t the same, right?
1:20:49 Like I just made a decision to let go of a certain version of life and embrace my age and all the fun that comes with it.
1:20:50 What about being a man?
1:20:51 It’s confusing.
1:20:54 I think it’s more confusing than ever for many to be a man.
1:21:00 And we often talk about this masculinity crisis where men have less men, male friends than ever before.
1:21:02 The stats are pretty shocking on this.
1:21:06 The suicidation is 300 to 400 percent higher in men.
1:21:09 There’s a college degree gap for every two men who earn a bachelor’s degree.
1:21:12 In the U.S., three women do.
1:21:16 There’s a workforce dropout rate, which is pretty terrifying.
1:21:22 Millions of prime-age men between the age of 24 and 50 are no longer in the labor force, representing an almost 10 percent drop.
1:21:28 Being a man is tough these days for a bunch of different reasons.
1:21:30 You’ve added a plethora.
1:21:31 A plethora of reasons.
1:21:33 It’s not straightforward.
1:21:33 Yes.
1:21:36 Polluted waters, that’s what I call it.
1:21:37 Extremely polluted waters.
1:21:44 What advice have you got for young men in terms of what it takes to be a good man?
1:21:52 You know, I think the definition of a good man is so foggy today, right?
1:21:58 And I’m a firm believer that change comes within time.
1:22:00 So I’ll start by saying that.
1:22:05 And I understand that, you know, nothing should stay the same.
1:22:11 Everything should evolve when it’s evolving.
1:22:16 The conversation of a man and what makes a man a man is weird.
1:22:18 It’s like—
1:22:18 Yeah.
1:22:20 It’s not evolving, right?
1:22:29 And, you know, I was raised on a foundation of a leader or leadership.
1:22:38 And I think, you know, rest in peace to my dad, it’s fucked up of a road that my dad had.
1:22:45 My dad’s, like, later years were driven from accountability.
1:22:48 I’m aware of what I didn’t do.
1:22:51 I’m aware of the mistakes that I made.
1:22:54 And I’m aware of what I should have did much better.
1:23:02 I can’t change those things, but I would love to try to be the best grandfather or grandparent that I can be.
1:23:09 Kevin, I love you and I love your brother, but I can’t go back.
1:23:13 I can only say I’m sorry, and I wish I could.
1:23:13 You don’t have to.
1:23:15 Like, the grandkids are your focus.
1:23:23 And if you can be the dopest example of a grandpop to them, then that’s the win for me at this point.
1:23:30 But his accountability in that moment is what I remember the most about my father and love the most.
1:23:38 Because leadership, or lack thereof, put me in a position to say, I don’t want to do that.
1:23:42 I want to do this.
1:23:46 And not because my dad is, like, the worst, but fuck, man.
1:23:52 If he didn’t do these things wrong, back to tying shit in, I wouldn’t know how to do them right.
1:24:03 So now, I got two boys, and I want to make sure that my example of man to my sons is leadership, responsibility.
1:24:06 It’s accountability.
1:24:07 Emotions?
1:24:17 You know, I’m not against emotions, but I am also, I am a student of, everybody has problems.
1:24:20 Nobody, there’s not a shortage of problems.
1:24:29 So, the weight of the world that you feel is the heaviest for you may not come close to what the weight of the world is for you.
1:24:39 And I think in sharing your emotions and having an opportunity to voice or offload them, extremely important.
1:24:48 But you also are in a world where, you know, weakness can, at some point in time, be taken advantage of, right?
1:24:57 You are in a world of, like, prey and sharks, as I presented earlier.
1:25:01 And it doesn’t mean that your emotions don’t matter because they do.
1:25:05 It means that you also have to be smart and aware, right?
1:25:10 And what are you ultimately trying your best to become?
1:25:18 And what are you ultimately trying to be the best example for yourself first and then others for?
1:25:21 I don’t mind being weak, but I talk to my kids.
1:25:29 I talk to them and I voice, your dad deals with struggles that you’ll never know about because I don’t want you to have to feel the burden of them.
1:25:36 It’s my job to try my best to make life easier for you so that you can go on and do way more than I ever have.
1:25:42 It’s my job to give you the opportunities to learn shit that I never knew that I could learn at this stage.
1:25:46 But I’m going to make sure that I communicate with you differently than I was communicated with.
1:25:50 I’m not going to let you fuck off and take advantage of the things that you have as resources at your fingertips.
1:25:59 I’m not going to let you tell me the things that you think you should do because you feel when I know right now at this stage in your life what’s best for you.
1:26:04 That’s my format of parenting and it doesn’t mean it’s the same for others.
1:26:14 But for the man that I am, I know the type of man that I want my kids to be based off of what my outcome was and is.
1:26:23 And I think that if I correctly position them to simply understand, in your older age, you make whatever decisions you want.
1:26:23 I’m your father.
1:26:24 I’m going to love you regardless.
1:26:26 It has no care or worry to me.
1:26:31 I want to know that I did my job for what I was supposed to control.
1:26:39 And I want to know that our conversations and our dialogue was always straight up and straightforward enough to where you were comfortable to talk to me.
1:26:45 And you were comfortable in feeling like your father has your best interests.
1:26:48 For me, that’s my makeup.
1:26:54 And in a time today, my makeup doesn’t have to fit yours.
1:26:56 And I’m okay with that.
1:27:00 And I’m okay with yours being whatever it is for you.
1:27:09 But I think we’re in a time today where society wants to fight with one another about it’s just too much of like, well, if you don’t see it my way, then you’re dumb.
1:27:16 And I think that’s why the conversation has gotten so inconsistent and polluted.
1:27:22 That’s my personal opinion and my side of information attached to it.
1:27:25 So hopefully, you know, your viewers can hear that and understand that.
1:27:28 And know it’s okay with not being okay with my choice.
1:27:30 It’s okay.
1:27:35 Kevin, we have a closing tradition where the last guest leaves a question for the next not knowing who they’re leaving it for.
1:27:45 The question left for you is, what is the advice you got as an adult that had the most significant impact on your life?
1:27:56 I’m going to go to the best piece of advice came from Chris Rock, where Chris Rock told me early in my comedy career, he says, his exact word is, you don’t just want to make niggas laugh.
1:28:02 The world is so much bigger than your block or your neighborhood.
1:28:04 He said, get out the country.
1:28:08 Get out the country and figure out a way to make the world laugh.
1:28:10 And comedy will be so much better.
1:28:17 At that point, I was very, like, specific in my material.
1:28:24 15th area, you know, we got these, this drugstore is crazy.
1:28:26 You ever had a guy in a drugstore in your block?
1:28:30 And it’s like, well, everybody doesn’t relate or can’t relate.
1:28:31 How do you broaden it?
1:28:36 How do you, how do you open it up so that you’re never changing your material or who you are?
1:28:41 Everywhere you go in the world, people can laugh and you never have to adjust.
1:28:43 Get out the country.
1:28:49 Get bigger in the way you’re thinking about your craft.
1:28:52 I mean, you’ve done that across the board and across industries now.
1:28:56 You’ve been willing to be the person, the outsider in lots of rooms.
1:28:59 That seems to be really central to your success.
1:29:02 I mean, what Chris Rock said to you there was get out into the unfamiliar.
1:29:04 Go put yourself in an unfamiliar place.
1:29:08 And when I look at your career and the empire that you’ve been able to build across business and investing, it’s exactly that.
1:29:12 It’s you were willing to be in unfamiliar territories for some reason.
1:29:12 Yeah.
1:29:13 Yeah.
1:29:15 You know what you just made me think about, too?
1:29:17 And I want to backtrack before we leave.
1:29:23 One thing that’s, like, kind of crazy just when you were talking about the conversation of man.
1:29:28 Like, it’s a weird thing that’s happening where you do have men that are opening up more.
1:29:32 And talking more about, like, the struggles of a man.
1:29:41 But then those things are, like, being used against them in the conversation of man.
1:29:46 Like, when you get to talking about, like, the things that you’re dealing with and the emotion and stuff like of…
1:29:47 The mental health.
1:29:48 The mental health and the weight.
1:29:57 Like, it seems that in this time today, more men are being forward and wanting to express and talk.
1:30:01 But the fear of being judged after…
1:30:02 Do you have that fear?
1:30:02 No.
1:30:04 I don’t get shit.
1:30:04 I don’t really…
1:30:06 I don’t really care too much what people think.
1:30:07 Have you struggled with your mental health?
1:30:08 No.
1:30:09 No.
1:30:12 I think I told you, my shit is, like, more stress.
1:30:14 But it’s not a struggle.
1:30:14 It’s, like…
1:30:16 Is that anxiety or is it…
1:30:18 No, it’s just, like, I know I do too much.
1:30:19 Yeah.
1:30:21 Like, I know, I know, I know for a fact…
1:30:22 How was the symptom of that?
1:30:24 How do you feel, like…
1:30:26 You have to, like, you have to shut down.
1:30:30 So, like, what I’m getting better at is in a day, there’s a time where I just don’t…
1:30:31 I’m off the phone.
1:30:32 I got it.
1:30:34 I know I told them I would do calls.
1:30:36 Just tell them I’ll start that tomorrow or the day after.
1:30:42 But, like, there’s a time where I get to a point in the day where I’m like, okay, oh, that’s it for me.
1:30:43 You’re done.
1:30:44 That’s my…
1:30:45 Yeah, like, and I’m literally…
1:30:46 I’m done.
1:30:48 I don’t want to talk about anything else.
1:30:50 I don’t want to hear…
1:30:53 So, you’re pushing yourself right up to the edge over and over and over and over again.
1:31:00 I get to a point in the day and that timeline of when I’m shutting off has gotten earlier and earlier.
1:31:05 Whereas before, it was, you know, wee hours of the night and I’m still on the phone figuring it out.
1:31:08 And all day, you’ve just been racing and racing and racing.
1:31:14 So, I think the older that I’ve gotten, I’ve realized more and more that’s not healthy.
1:31:19 The healthy side comes with silence for a second.
1:31:20 Like, you need some…
1:31:21 You need some silence.
1:31:26 And riding a car by yourself, no music.
1:31:27 Sounds a bit like a disease.
1:31:29 No, you need silence.
1:31:31 Do you know what I mean by it sounds a bit like a disease?
1:31:35 Because this is something that’s taking you to a point where it’s, like, it’s kind of hurting you a little bit.
1:31:36 And I can relate.
1:31:38 So, it’s not like I’m, like, passing judgment because you just described my entire life.
1:31:41 You’re not going to be as present with your loved ones.
1:31:42 You’re not going to be as present in your relationship.
1:31:43 I know you’re married.
1:31:45 You’ve got four kids.
1:31:49 How are you ever going to be, like, truly present when your brain is, like…
1:31:49 Yes.
1:31:57 But also, how do you become comfortable with being okay with people not understanding?
1:31:59 That’s the trick.
1:32:02 Like, I hate to say it bluntly.
1:32:03 Yeah.
1:32:08 I used to have such a high level of give a fuck attached to how you felt about my decisions that were best for me.
1:32:12 Oh, God, I don’t want to say it because then they’re going to feel like I’m not doing this.
1:32:13 It’s going to be crazy.
1:32:13 I don’t know.
1:32:15 I’ll just do it.
1:32:19 Because I’m thinking more about you than I’m thinking about me.
1:32:20 Right?
1:32:23 I’m putting everybody before me.
1:32:28 I’m putting everybody’s needs, everybody’s wants, everybody’s reasons all before me.
1:32:41 Nobody is thinking about the volume of dialogue that I’m delivering on a day-to-day basis and how much of that, like, happens over and over again.
1:32:43 Nobody’s thinking about it.
1:32:50 So, the day that I became comfortable with going, I don’t really give a fuck if, like, they understand or not.
1:32:50 Like, I’m done.
1:32:53 I know, but they feel it’s really important you got to do it today.
1:32:54 I’ll talk to them tomorrow.
1:32:55 Nothing’s going to happen.
1:32:58 Nothing’s going to change from this time to that time.
1:33:03 You have to get to a point to where you actually get that and are okay with that.
1:33:13 Because if not, you’re constantly putting all of the shit from outside there on your table and, like, your plate’s always full.
1:33:19 You’re never finishing your fucking plate because you’re just constantly, people just keep coming and dumping more shit on it.
1:33:20 So, imagine that.
1:33:22 Imagine if people just keep telling you keep eating.
1:33:24 You just keep getting full.
1:33:27 Like, eventually you can’t fucking breathe and you bust.
1:33:30 It’s no different from your mind.
1:33:38 And more today than ever, you’re seeing more people pop from mental overload, man.
1:33:41 Like, people aren’t crazy.
1:33:44 I hate the, like, this whole crazy, you crazy, motherfucker, you crazy.
1:33:46 It’s like, motherfuckers are just popping.
1:33:48 Like, it’s too much.
1:33:50 And they fucking, when they snap, they snap.
1:33:51 That’s it, that’s enough.
1:33:54 I’m sitting, I’m fucking, I’m sticking to check.
1:33:55 You’re like, goddamn, man.
1:33:56 You crazy?
1:33:58 No, you’re not, motherfuckers just popped.
1:34:00 But you could, you got the money to go chill in Bali.
1:34:01 I’m going, I, I.
1:34:02 But you don’t.
1:34:05 I have the money to not go chill in Bali.
1:34:07 I have the money to say, I’m not talking anymore today.
1:34:10 That’s the, that’s the difference.
1:34:11 It’s not about the vacation.
1:34:12 It’s not about the trip.
1:34:16 It’s not about, I’m not talking anymore today.
1:34:20 So, the people and the resources that I put around me to help me do your job.
1:34:22 What happens next for you?
1:34:23 We sit here in 10 years time.
1:34:24 It all went well.
1:34:25 What happened?
1:34:34 I think in 10 years time, if I’m able to sit on a stool at a comedy club with 30 people
1:34:44 and do material and enjoy my craft and it’s little small hole in the wall comedy clubs
1:34:52 and wherever I’m living at the time, I do it maybe twice a week and I golf and I spend time
1:34:58 with my kids and hopefully their kids and I’m a grandpa and we’re able to like look
1:35:04 through photo albums of Remember When and mailbox money is attached to things that I’ve built
1:35:06 that are operating and functioning on its own.
1:35:13 That’s, that’s my version of success.
1:35:14 Kevin, thank you.
1:35:15 Thank you, man.
1:35:20 Thank you so much for all the, you talked about how you’ve made people’s lives happier and
1:35:22 made people more connected, et cetera.
1:35:23 And that’s exactly the impact you’ve had on me.
1:35:28 I remember the first time I watched one of your comedy specials and watched you on stage
1:35:30 was when I was going through a very tough part of my life.
1:35:31 I was lonely.
1:35:32 I was in this room in Manchester.
1:35:36 I’m probably 18 years old at the time and I’m trying to figure out my career and my future.
1:35:37 things are hard.
1:35:43 And I think like pirating your, pirating your comedy specials was that little moment
1:35:44 of escapism.
1:35:45 It was that little moment of joy in my day.
1:35:49 And so you’re that for so many, many millions of people that you’ll never get to meet.
1:35:51 You brought so much joy to families.
1:35:52 You brought families together.
1:35:54 You brought me and my girlfriend out to come and see you in the Royal Albert Hall.
1:35:57 And also we, I’ve seen you in New York City when you did, I think it was Madison Square
1:36:00 Garden here as well on that square stage.
1:36:02 It’s, you’re a source of joy and connectivity.
1:36:08 And if the world ever needed that energy right, right now, it needs it now more than ever.
1:36:12 I humbly appreciate you and thank you.
1:36:14 This was amazing, man.
1:36:22 And I think you’re doing a service of good and what you’re providing for the masses is necessary.
1:36:23 So don’t stop.
1:36:23 Keep going, man.
1:36:24 Thank you so much.
1:36:25 Thank you so much.
1:36:25 Appreciate it.
1:36:31 Make sure you keep what I’m about to say to yourself.
1:36:35 I’m inviting 10,000 of you to come even deeper into the diary of a CEO.
1:36:37 Welcome to my inner circle.
1:36:41 This is a brand new private community that I’m launching to the world.
1:36:45 We have so many incredible things that happen that you are never shown.
1:36:48 We have the briefs that are on my pad when I’m recording the conversation.
1:36:50 We have clips we’ve never released.
1:36:54 We have behind the scenes conversations with the guests and also the episodes that we’ve never,
1:36:58 ever released and so much more.
1:37:00 In the circle, you’ll have direct access to me.
1:37:04 You can tell us what you want this show to be, who you want us to interview and the types
1:37:06 of conversations you would love us to have.
1:37:11 But remember for now, we’re only inviting the first 10,000 people that join before it closes.
1:37:15 So if you want to join our private closed community, head to the link in the description below or
1:37:19 go to doaccircle.com.
1:37:20 I will speak to you then.
1:37:49 A couple of weeks ago, we took all of our team here at the Diary of a CEO to Mallorca.
1:37:50 Thanks to all of you guys.
1:37:52 And thanks to the fact that we’d hit 10 million subscribers.
1:37:53 So we went there to celebrate.
1:37:56 And as we were sat in Mallorca talking about a variety of things, one of my team members
1:38:01 referenced that they had put their house on Airbnb the day they had left to come to Mallorca
1:38:03 to make some extra money.
1:38:07 And as we talked through this, it became abundantly clear to me that this is a huge opportunity for
1:38:08 all of my listeners.
1:38:13 When you go away, when your house is empty, you have the potential to make some extra money
1:38:15 just by listing your house on Airbnb.
1:38:18 And as you probably know, Airbnb are a sponsor of this podcast.
1:38:21 And it shocks me that more people haven’t considered this.
1:38:27 Hosting your property on Airbnb when you go away is a no-brainer to me, especially if it’s
1:38:28 sat there doing nothing.
1:38:29 And do you know what?
1:38:34 I think that your home sat there while you’re away might just be worth more than you think.
1:38:42 And if you want to find out exactly how much it’s worth, go to airbnb.ca slash host.
1:38:47 And you can find out how much you could be making while your home is sat empty and you’re
Cách đây vài tuần chúng tôi đã đưa toàn bộ đội ngũ ở Diary of a CEO tới Mallorca nhờ vào tất cả các bạn và nhờ vào việc chúng tôi đạt 10 tỷ lượt đăng ký nên chúng tôi đã tới đó để ăn mừng. Khi ngồi ở Mallorca nói về nhiều chuyện, một thành viên trong nhóm nói rằng họ đã cho thuê nhà trên Airbnb vào ngày họ rời đi sang Mallorca để kiếm thêm tiền, và khi chúng tôi trao đổi thì tôi nhận ra rõ ràng đây là một cơ hội lớn cho tất cả thính giả của tôi. Khi bạn đi vắng, khi nhà bạn để không, bạn có khả năng kiếm thêm tiền chỉ bằng cách đăng nhà lên Airbnb, và như các bạn có lẽ biết, Airbnb là nhà tài trợ của podcast này và tôi rất ngạc nhiên là có nhiều người còn chưa nghĩ đến việc này. Cho thuê nhà trên Airbnb khi bạn đi vắng với tôi là điều hiển nhiên, nhất là khi nhà đang để không, và tôi nghĩ nhà bạn khi để trống có khi trị giá hơn những gì bạn nghĩ. Nếu bạn muốn biết chính xác nó đáng bao nhiêu, hãy lên airbnb.ca/host và bạn có thể biết mình có thể kiếm được bao nhiêu trong khi nhà trống và bạn đang đi nghỉ.
Bạn đừng sợ thừa nhận sự thiếu hiểu biết đang kìm hãm mình. Cho tôi một ví dụ. Tôi có thể cho bạn vài ví dụ như đầu tư — bạn đang nói với tôi rằng nếu tôi bỏ tiền vào đây bây giờ thì tôi được lời 30 lần, 20 lần, cái lừa đảo chết tiệt gì đó — tôi biết lừa đảo khi nhìn thấy nó, đi tìm thằng ngốc khác đi vì ở đây không có chuyện đó đâu bạn ạ. Nhưng khi bạn lại nói “Tôi không biết điều đó nghĩa là gì. Đầu tư thực sự hoạt động như thế nào? Tôi không biết phải lấy đâu ra.” Bây giờ bạn đã tham gia vào những cuộc trò chuyện đúng, bạn có mặt trong những cơ hội đúng, nhưng bạn tới đó bằng cách đóng vai người ngờ nghệch — và bây giờ nhìn những gì tôi làm được.
Kevin, mất 13 năm kể từ lần diễn stand-up đầu tiên của anh đến khi anh có khoảnh khắc của mình, nhưng tại sao anh không bỏ cuộc? Vì những bài học mẹ tôi dạy—và tôi bị ảnh hưởng nặng nề bởi anh trai mình, nên quay lại chút nhé. Tôi lớn lên ở Bắc Philadelphia. Anh trai tôi bán ma túy. Bố tôi thì cứ ra tù vào tù. Mẹ tôi không để chuyện đó xảy ra với tôi. Chúng tôi có một thỏa thuận. Tôi có một khoảng thời gian nhất định để làm cho hài kịch thành công và trong đầu tôi nó không thể là khó vì không có lựa chọn nào khác. Tôi sẽ tìm cách. Vì vậy tôi đã lái xe từ Philadelphia tới New York mỗi ngày. Tôi không về nhà trước 4 giờ sáng. Tôi diễn từ 25 đến 28 suất mỗi cuối tuần. Tôi làm việc như vậy rất, rất lâu. Và sự vật lộn để lại cho bạn những ngày tự hỏi “mình đang làm gì đây? Mình có trả được tiền thuê nhà không?” Nhưng bài học lớn nhất của mẹ tôi là bạn không được bỏ cuộc. Và không nhiều người chịu làm 13 năm gian khổ — hầu hết người ta bỏ cuộc sau năm hai và muốn tìm cách kiếm lời nhanh. Khi bạn liên tục bỏ dở để bắt đầu thứ khác mà bạn nghĩ là ý tưởng hay, đó chỉ là một vòng luẩn quẩn. Bạn chẳng bao giờ hoàn thành điều gì. Bạn phải chọn một việc để làm và hoàn thành nó. Tôi đã chọn stand-up comedy là thứ mình sẽ hoàn thành. Bởi vì nếu tôi tập trung và làm tốt, điều đó sẽ mở ra cánh cửa để tôi làm mọi thứ khác mà tôi muốn. Nhưng người ta nói bạn không thể có tất cả mọi thứ trong đời. Vậy cái giá là gì?
Bạn có từng đấu tranh với sức khỏe tinh thần không? Bạn có lời khuyên gì cho những đàn ông trẻ về việc cần gì để trở thành một người đàn ông tốt? Định nghĩa về một người đàn ông tốt bây giờ lạ lắm, mơ hồ. Có vẻ như hiện tại nhiều đàn ông muốn cởi mở, muốn bày tỏ và nói chuyện hơn, nhưng họ sợ bị phán xét sau đó. Anh có sợ điều đó không?
Hãy cho tôi 30 giây thời gian của bạn. Hai điều tôi muốn nói. Thứ nhất, cảm ơn rất nhiều vì đã lắng nghe và theo dõi chương trình tuần này qua tuần khác. Điều đó có ý nghĩa rất lớn với tất cả chúng tôi và đây thực sự là một giấc mơ mà trước đây chúng tôi không bao giờ dám nghĩ tới. Nhưng thứ hai, đây là một giấc mơ mà chúng tôi cảm thấy mình chỉ mới bắt đầu. Nếu bạn thích những gì chúng tôi làm ở đây, hãy gia nhập 24% người nghe nghe podcast này thường xuyên và theo dõi chúng tôi trên ứng dụng này. Tôi hứa với bạn một điều: tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng để biến chương trình này tốt nhất có thể, bây giờ và về sau. Chúng tôi sẽ mời những khách mời mà bạn muốn tôi nói chuyện cùng. Và chúng tôi sẽ tiếp tục giữ những thứ bạn yêu thích về chương trình này. Cảm ơn.
Ở nhiều khía cạnh, rõ ràng anh là một trường hợp khác biệt. Để anh trở thành người như vậy, hẳn phải có bối cảnh ban đầu nào đó mà người ta cần biết — một kiểu kết cấu hay cái nồi nung đã hình thành nên anh. Bối cảnh đó là gì mà tôi cần hiểu?
Tôi là người rất có động lực và động lực của tôi đến từ ý tưởng. Tôi thích việc bạn có thể có suy nghĩ và nếu bạn yêu những suy nghĩ mình đang có, bạn sẽ được tiếp năng lượng để đem những suy nghĩ đó vào thực tế lớn hơn. Đó là nhiên liệu thật sự cho bộ não của tôi. Anh có nghĩ ở sâu thẳm bên trong anh, đó là thứ thúc đẩy anh không? Vâng, hoàn toàn đúng. Đó giống như một quá trình, nhưng kết quả của nó là thành công dưới mọi hình thức — thành công về vật chất. Hoặc là thất bại. Không có thành công nào mà không có thất bại. Chúng đi đôi với nhau. Và với thất bại tới những bài học tuyệt vời, điều chỉnh. Và bạn trở nên sắc bén hơn nhờ những thứ bạn đã làm sai hoặc những thứ bạn không biết cách tiếp cận trước đây mà giờ bạn biết cách xử lý. Vì vậy tôi đón nhận khái niệm thất bại cũng nhiều như tôi đón nhận chiến thắng của thành công.
Nếu tôi gặp anh khi anh 10 tuổi hay 15 tuổi, anh sẽ giống bây giờ đến mức nào về sự lanh lợi? Không giống tí nào. Không giống tí nào. Không có động lực để làm những việc mà tôi không muốn làm. Không phải học sinh giỏi, chểnh mảng ở trường, lêu lổng, những cơ hội đi cùng trường học, các hoạt động ngoại khóa mà tôi không muốn làm nhưng mẹ bắt làm. Đi tụ tập bạn bè mới là thứ tôi thích.
Việc đi chơi là một đặc quyền. Đó là niềm vui. Nhưng tôi không có. Mẹ tôi rất nghiêm khắc. Nên tôi không có đặc quyền làm những thứ đó, chính vì vậy tôi lại càng muốn chúng hơn.
Tôi tìm được tấm ảnh này của mẹ cô.
Ừ. Tôi và Nancy Hart.
Bà ấy nghiêm khắc.
Rất nghiêm. Với tôi. Còn anh trai tôi thì được nới lỏng hơn chút. Anh ấy được phép về muộn. Nhưng anh trai tôi lại làm tất cả mấy chuyện khác. Anh ấy bán ma túy, làm những tội nhẹ và mấy thứ ngu ngốc khi còn là thiếu niên. Đối với mẹ tôi, bà cảm thấy sẽ không để chuyện đó xảy ra với tôi. Nên bà bảo bọc tôi nhiều hơn vì những sai lầm bà đã thấy khi dạy dỗ anh trai tôi. Hiểu ý tôi chứ? Nên tôi bị thiệt. Tôi không có giờ giới nghiêm, tôi không được đi chơi, tôi không được làm những thứ đó. Và chính vì thế tôi lại khao khát nó hơn. Nên tôi đã nổi loạn ở những chỗ mà người ta nói “phải làm thế này”. Tôi nghĩ, à, mày không để tao làm cái này, thì tao cũng không muốn làm cái đó nữa. Thế là tôi đã bỏ lỡ khá nhiều cơ hội.
Còn bố anh?
Henry Witherspoon. Spoonie G’s. Người của tôi. Trong mắt nhiều người, là một thằng hỏng, nhưng bố tôi, ông ấy không nhất thiết làm đúng mọi thứ trong đời. Băng nhóm, tội phạm, tất cả mấy thứ đó, tù tội, vào tù ra tù, ma túy. Môi trường chúng tôi lớn lên không phải là môi trường tốt nhất cho bất kỳ ai, nhưng với những người sống trong đó thì nó lại là cả thế giới bởi vì đó là điều duy nhất họ biết. Và sự bình thường ở đó là mức thấp. Mẹ tôi hướng tới phía cao hơn. Mẹ tôi coi trọng giáo dục, bằng cấp, cố lấy thêm bằng, cố lấy thạc sĩ. Mẹ luôn muốn tiến bộ, luôn muốn học thêm, vì bà cảm thấy đó là sức mạnh lớn nhất mà không ai có thể kiểm soát ngoài bà.
Họ ly thân à?
Ừ. Họ chưa bao giờ kết hôn.
Chưa kết hôn?
Chưa kết hôn.
Và họ có tách rời về mặt sinh hoạt ở một thời điểm nào đó không?
Ý tôi là, bố tôi chỉ sống cùng tôi khi tôi còn rất nhỏ. Có thể từ khi tôi năm tuổi đến bảy, tám tuổi nếu tôi nhớ không lầm. Tôi không lớn lên với bố ở nhà. Nên khi mẹ nói “xong, mày ra ngoài”, là xong luôn. Bố tôi là bố cuối tuần, hoặc mỗi hai cuối tuần mới tới, hoặc thỉnh thoảng trong tuần ghé qua. Rồi ông vào ra tù. Rồi dính đến ma túy. Rồi chúng tôi chẳng còn thấy ông nữa.
Một đứa trẻ hiểu điều đó thế nào? Một đứa trẻ nhìn thấy bố tới rồi đi, vào tù, dính ma túy thì hiểu thế nào?
Bạn là sản phẩm của môi trường mình. Và trong môi trường đó, đó là chuyện bình thường. Nên khi bạn hỏi “bạn hiểu thế nào?”, thì: chẳng ai có bố suốt ngày ở nhà cả. Giống như bạn bè tôi, bố họ là kiểu “thấy thì thấy, yêu thì vẫn yêu” vì đó là điều chúng tôi cho là bình thường. Không phải là tôi đi tới mấy nhà mà thấy bố ngồi ăn tối với cả gia đình, mẹ con trò chuyện vui vẻ, đó là gia đình hạnh phúc. Tôi chỉ có một vài ví dụ như vậy. Tôi nhớ khi tới nhà một đứa bạn trong đội bơi, nó có phòng riêng. Thật điên rồ. Đóng cửa vào được, đó là không gian của nó. Còn tôi thì có một hành lang. Chúng tôi chẳng có phòng gì hết. Giường tôi đặt ở hành lang. Người ta luôn thấy tôi ở đó. Tôi và anh trai nằm ở hành lang trên giường tầng. Bạn tôi có cỏ, có sân sau. Thật là lạ. Ở chỗ chúng tôi không có những thứ đó. Vì đó là bình thường, nên tôi chẳng thấy bị sốc gì cả. Tôi không bị choáng trước những khó khăn trong gia đình mình. Mẹ và bố tôi không hợp nhau và không ổn. Thì thôi, chuyện là vậy.
Lúc đó anh có hình mẫu nam giới nào không?
Tôi không nghĩ mình ở vào trạng thái “không có” khi nói tới hình mẫu. Lúc đó tôi không có khái niệm rõ ràng về hình mẫu nên trông thế nào. Tôi chỉ có những người tốt xung quanh, những người giúp đỡ mẹ tôi vì lịch trình của bà. Nhưng tôi không nhớ lúc đó nhìn các gia đình khác mà nghĩ “ồ, đó là thứ mình muốn, mình phải đạt được”. Phần lớn chỉ là nhún vai. Cho đến khi lớn lên, những bài học mà mẹ tôi muốn truyền dạy — không phải là tôi nghĩ, mà là tôi biết — bắt đầu có hiệu quả theo cách khác.
Một trong những bài học mẹ anh cố dạy đã rõ ràng.
Bà nhét cái gì đó vào Kinh Thánh treo ở đó như bạn thấy.
Séc, bạn à. Tôi không thể trả tiền nhà. Tôi không thể trả tiền nhà. Tôi cần tiền, và bà nói “mẹ sẽ không giúp cho tới khi con bắt đầu đọc Kinh Thánh.” Tôi nói “mẹ ơi, con đang đọc mà.” Tôi nói dối. Đang nói dối. “Con đọc rồi mà, mẹ ơi. Thật mà, mẹ, họ sắp đuổi con ra ngoài rồi.” “Con có đọc Kinh Thánh không?” “Có.” “Khi nào con đọc xong thì nói với mẹ.” Bà làm vậy một thời gian. Rồi một ngày tôi nghĩ, biết đâu được, lúc đó tôi thực sự ở một mình và nghĩ “mình phải làm gì đây?” Tôi mở Kinh Thánh ra đọc. Và mấy tờ séc tiền nhà, mấy tháng tiền nhà, rơi ra. Tôi nghĩ “điều này thật tuyệt.” Và rồi tôi thực sự phải mở Kinh Thánh mà bắt đầu đọc. Đó là cách bà biết tôi đang nói dối, và cũng là cách bà dạy tôi một trong những bài học quý giá nhất. Những lời khuyên bà nói dần dần ngấm vào tôi. Và ý tưởng là đừng bắt đầu thứ gì mà mình không định hoàn thành — đó là điều tác động mạnh nhất với tôi.
Ờ thì, hồi nhỏ tôi bắt đầu rất nhiều thứ nhưng không hoàn thành. Đó là cuộc chiến giữa tôi và mẹ. “Không, con phải làm cho xong.” Bà bắt tôi phải hoàn thành. “Bây giờ con muốn bỏ cuộc.” “Không, con phải làm cho xong.” Vậy nên tôi làm nhiều việc với thái độ, nên làm nửa vời. Nhưng lớn lên thì bạn nhận ra, sao lại bỏ thời gian vào cái lúc đầu mình không có ý theo tới cùng? Tại sao? Chỉ vì gặp vài khoảnh khắc khó khăn hay giai đoạn tồi tệ mà sao bạn lại dễ dàng bỏ cuộc thế? Tại sao ý tưởng bỏ cuộc xuất hiện nhanh với bạn như vậy? Và tại sao bạn lại thấy thoải mái với kết quả đó? Tôi không nên như vậy. Đó không nên là phương châm của tôi. Vậy nên chúng tôi không dừng. Nếu bắt đầu chuyện gì thì làm tới cùng. Khi kết thúc, dù kết quả không tuyệt nhất, bạn biết mình đã bỏ thời gian, công sức vào đó, ít nhất bạn tự hào — tự hào vì đã làm, tự hào vì đã đặt dấu chấm hết cho câu chuyện đó. Và giờ bạn có thể bắt đầu chuyện tiếp theo. Nhưng chỉ khi hoàn thành một việc thì bạn mới thật sự ngồi với chính mình và nói: “đó, đó, đó chính là cuộc đời” — đó gọi là làm tới cùng.
Điều gì đã thay đổi ở bạn? Chuyện gì đã xảy ra khiến bạn đột nhiên bắt đầu coi trọng cơ hội hơn?
Khi thấy cơ hội, bạn lại phớt lờ nó. Tôi nhớ khoảnh khắc ngu ngốc lớn nhất của mình — và tôi có nhiều khoảnh khắc như thế. Không biết chúng ta có bao nhiêu thời gian để kể, nhưng tôi có rất nhiều lần ngu. Lần ngu lớn nhất là chúng tôi trốn học để có ngày senior day. Chúng tôi tới công viên chủ đề Great Adventure ở bờ Đông. Có lúc xong xuôi, ngồi ăn nói chuyện. Tất cả bạn bè tôi đều nói về trường đại học họ sẽ học — họ đã được nhận rồi, đã có thư nhập học rồi.
“Khi nào mấy người nộp đơn? Khi nào mấy người thi SAT?” — “Tôi mới thi xong, nhưng làm vội vì muốn tới đây. Muốn trốn học.” — “Ủa mấy người đã biết mình đi đâu rồi sao?” Tôi chẳng biết gì cả, không có manh mối.
Tất cả bạn bè tôi bước sang giai đoạn tiếp theo. Họ để tôi làm kẻ ngốc một mình. Lúc đó tôi chợt hiểu rằng không ai quan tâm tới bạn hơn chính bạn nên quan tâm tới bản thân mình. Không ai đưa sẵn cho bạn lộ trình dẫn tới thành công. Bạn phải tự đi tìm thông tin đó, tự khám phá, bạn phải thực sự muốn có nó, muốn làm việc đó. Với sự giúp đỡ đúng đắn và một kho tri thức phù hợp, bạn có thể được đặt vào vị trí tốt hơn, nhưng rốt cuộc bạn phải muốn làm. Còn tôi thì cái sự chẳng muốn làm gì đã đẩy tôi vào một vị thế rất tệ ngay từ sớm.
Phải chăng là tìm được thứ của mình — “điều riêng” — đã thổi một luồng gió vào cánh buồm và khiến bạn trở thành người có động lực? Vì đến một lúc nào đó bạn từ cái Kevin kia trở thành Kevin không thể ngừng làm việc.
Ừ. Ừm, đó là khoảnh khắc “bật đèn” của tôi.
Khoảnh khắc đó khiến tôi nhìn lại xem việc không nỗ lực đã đưa tôi đến đâu. Tôi thấy mình như kẻ ngu không biết muốn làm gì với cuộc đời. Lúc đó tôi học ở cao đẳng cộng đồng, làm nhân viên cứu hộ. Rồi tôi xin vào làm ở City Sports, một cửa hàng giày thể thao. Tôi còn nhớ khi bắt đầu làm ở cửa hàng giày, tôi đã nói về chuyện này trong nhiều năm: “Ôi, cái này hay đấy. Đây chính là thứ tôi muốn làm.” Tôi phấn khích đến mức đi xin việc, tìm được việc. “Mình sẽ làm cái này mãi.” Tôi muốn leo lên tới cấp cao nhất để có sự nghiệp. Rồi tôi trở thành quản lý. Sau khi làm quản lý, tôi làm cho bộ phận công ty. Đây là thứ tôi có thể xây dựng. Tôi đã được truyền cảm hứng vì nghĩ mình phải tìm ra phần còn lại của cuộc đời sẽ làm gì. Cuộc đời mình là gì? Giờ tôi hoảng loạn.
Tôi phát triển mạnh trong mảng bán giày thể thao. Về học vấn thì tôi không có bằng đại học, nhưng ở khía cạnh tính cách và bán hàng, tôi biết cách xoay sở. “Đây rồi. Đây là sứ mệnh của mình.” Tia sáng thật sự xuất hiện qua lời bạn bè: “Mày nên làm standup, mày hài mà. Thử diễn đi.” Bạn có nhớ khi họ nói vậy bạn đang ở đâu không? Ở nơi làm việc. Tôi làm mỗi ngày, trên sàn bán hàng. Có một đồng nghiệp — Alice, đồng nghiệp tôi làm cùng — nói vậy với tôi. Khi cô ấy nói, đầu óc tôi nghĩ gì? Có phải cô ấy chỉ thổi vào ngọn lửa đã có sẵn hay là cô ấy nhóm lửa lên? Tôi nghĩ ngọn lửa đã cháy rồi. Trước đó tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ theo đuổi hài độc thoại, ý tưởng ấy chưa hẳn xuất hiện. Tôi luôn buồn cười, nhưng chưa từng nghĩ “mình phải trở thành một diễn viên hài.” Tôi biết mình rất hài hước, biết mình có thể giải trí, biết mình làm người ta cười được. Tôi thích là trung tâm chú ý. Tôi thích ý tưởng được lên sân khấu dưới ánh đèn. Nhưng đó chưa phải là thứ tôi chắc chắn “mình có nó và nó sẽ làm gì cho mình.” Ý tưởng được đặt ra, rồi tôi đi thử đêm diễn nghiệp dư. Và từ đó tôi yêu nó.
Tại sao bạn thích sân khấu và ánh đèn? Tại sao bạn thích diễn?
Tiếng cười.
Tại sao?
Không gì sướng bằng tiếng cười. Không gì tuyệt hơn được đứng trên sân khấu, dưới ánh đèn sáng. Năng lượng tốt duy nhất mà bạn nhận lại từ những gì mình làm chính là tiếng cười. Ha! Ha ha ha ha ha. Nghe người ta cười — tôi kiểu: “ồ chết, cảm giác khác hẳn.” Nó tiếp năng lượng. Nó khiến tôi thấy thế nào về bản thân? Tôi cảm thấy mình làm một điều tốt. Nếu tôi có thể khiến người ta cảm thấy khá hơn, nếu tôi có thể làm sáng bừng ngày của bạn, đó là một việc tốt. Điều đó có nghĩa là tôi như một người dẫn dắt nào đó.
Tôi, tôi chịu trách nhiệm làm cho mọi người cảm thấy tốt hơn. Ôi trời ơi. Nghĩa là thành công rồi. Tôi có thể kéo mọi người đến cùng một điểm đến, mọi người cùng chia sẻ một khoảnh khắc, cùng cười và đều liên kết rằng tất cả xuất phát từ tôi. Ôi trời ơi. Điều này có thể lan ra toàn cầu. Nó có thể lớn hơn nữa.
Ừm, bây giờ mọi thứ bắt đầu thay đổi. Ôi wow. Chờ đã, điều này mở ra cho tôi những cánh cửa để làm cái này kia này kia. Tất cả bắt đầu từ tiếng cười. Tất cả bắt đầu từ sân khấu.
Vậy là em đã đi xem buổi diễn hài đó. Ờ, tôi đã xem một vài clip lúc em mới bắt đầu diễn. Thật buồn cười vì tôi nghĩ đó là đầu những năm 2000. Ừ. Nhưng ý tôi là, có lẽ em…
Ôi trời ơi. Caroline’s. Chính cái này đây. Màn diễn hay nhất của tôi. Và nếu bạn xem qua sự nghiệp của tôi, mọi thứ tôi nói với các bạn tối nay là một trò đùa. Được chứ. Chỉ là trò đùa thôi. Tôi không muốn ai coi mấy thứ này quá nghiêm túc.
Tôi không biết sao họ lại tới gặp tôi sau buổi diễn hỏi “bây giờ ai là người hài hước?” Ừ. Ừ. Cái băng kia. Vậy đó là lúc, bạn biết đấy, điều tôi cần là một cuốn băng.
Và lý do tôi cần cuốn băng là để tôi có thể gửi nó đến các câu lạc bộ hài khác để họ có ví dụ về tôi, về tài năng của tôi, rồi quyết định hay đánh giá xem tôi có thể được mời thử giọng trực tiếp hay không.
Lúc đó em bao nhiêu tuổi?
Ôi trời. Ngay ở đó, tôi khoảng 18, 19.
Điên thật.
18, 19 tuổi.
Vì clip đó buồn cười quá. Tôi xem sáng nay và cười chết mất.
Và nếu bạn hiểu cảm giác bước xuống sân khấu, có một màn diễn hay, rồi họ đẩy cuốn băng vào tay tôi, nó như vàng vậy.
Tôi có nó. Tôi có một cuốn băng hay.
Tôi phải đi sao chép cuốn băng của mình.
Rồi tôi chỉ cần gửi nó cho mọi người.
Tôi chỉ từng…
Vì nó có giá trị.
Nó có giá trị thật.
Bắt đầu vào được các câu lạc bộ hài, bắt đầu có những buổi thử giọng, bắt đầu được nhiều hơn.
Ôi trời.
Kevin được gọi thử giọng phim, thử giọng với đạo diễn casting.
Tất cả họ đều có cuốn băng đó.
Ai cũng có cuốn băng đó.
Từ thời điểm đó trở đi, từ 18 đến, tầm đầu những năm 20, lúc đó em là một người rất có động lực.
Em làm việc chăm chỉ.
Em tập trung.
Rất nhiều.
Khi em nói chuyện với mẹ và cha lúc đó về hài kịch, họ có nghĩ đó là một nghề nghiêm túc không?
Bố tôi thì không nhiều lắm.
Vì tôi không thực sự nói chuyện với bố trong những năm đó.
Đó là lúc bố đang phải đối mặt với thế giới vấn đề của ông ấy.
Mẹ tôi thì chúng tôi có một thỏa thuận.
Tôi có một khoảng thời gian nhất định để làm cho hài kịch có ý nghĩa và tìm cách tự nuôi sống bản thân.
Nếu tôi không làm được thì tôi phải theo ý mẹ, ý mẹ là học hành và tìm việc làm trong khi đi học.
Kế hoạch của tôi thì không có đại học.
Tôi bỏ.
Tôi xong rồi.
Tôi xong.
Không còn cộng đồng nữa. (ý: không muốn học ở community college)
Đây là thứ tôi muốn làm.
Tôi hiểu rồi.
Chưa bao giờ tôi hứng thú với tương lai mình như vậy.
Đây là tất cả đối với tôi.
Em sẽ kiếm tiền bằng cách nào, Kevin?
Tôi sẽ tìm ra.
Em sẽ tìm ra bằng cách nào?
Tôi sẽ tìm ra mà.
Tôi chỉ việc tới các câu lạc bộ hài và tôi đã thắng mấy đêm nghiệp dư.
Tôi nghĩ mấy đêm nghiệp dư có thể giúp tôi trả tiền thuê vì tôi thắng mấy đêm đó.
Tôi thắng một loạt luôn.
Trong đầu tôi, nó không khó.
Nó sẽ không khó vì không có lựa chọn nào khác.
Tất cả trứng của tôi nằm trong cái rổ này và tôi rất hài lòng với lựa chọn đó.
Tôi đặt hết mọi quả trứng vào thứ này.
Không có gì khác quan trọng ngoài nó.
Tôi hứa với bạn, tôi sẽ tìm ra cách.
Anh có vẽ cho tôi một biểu đồ không?
Nếu sự nghiệp của anh là một đồ thị.
Được, tôi sẽ nói đây là 18 tuổi và bây giờ anh 46.
Vậy bây giờ anh 46.
Đây là trục của đồ thị.
Và trên trục này, ta có thể gọi là thành công.
Còn trên trục kia, ta có tuổi.
Anh vẽ cho tôi một đường thể hiện nó hoạt động như thế nào được không?
Thành công và tuổi.
Được rồi, với tôi, biết mình muốn làm gì trong đời, thành công bắt đầu ở đây.
Đúng không?
Còn, tìm cách để có tiền, thu nhập, chỉ đơn giản tự nuôi sống bản thân bằng cách kể một câu chuyện cười.
Chà, hãy để ở đây một chút.
Sẽ là đường bằng phẳng.
Ý tôi là, tôi làm cho người ta cười.
Tôi vào được vài câu lạc bộ hài.
Nhưng bạn chỉ được trả bằng đồ ăn thôi.
Rồi có điều lạ xảy ra là bạn bắt đầu nhận ra, ồ, đây là nơi mà các suất diễn xuất hiện.
Tôi có thể kiếm tiền vào cuối tuần và được 20 đến 25 đô la cho một suất diễn.
Vậy thay vì làm một suất, giả sử trong một cuối tuần, tôi đạt đến mức làm 25 đến 28 suất diễn một cuối tuần.
Wow.
Và tôi bắt đầu kiếm 500 đô một tuần, 400 đô một tuần.
Bao nhiêu năm thì anh bắt đầu kiếm 500 đô một tuần?
Là từ 18 đến, giả sử, 22?
Khoảng hai, ừ.
Nên tôi lái xe từ Philadelphia tới New York mỗi ngày.
Nhưng vì điều đó, giờ anh phải vào được một liên hoan hài kịch.
Được chứ?
Vậy giờ bắt đầu đi lên đây vì chúng tôi làm mấy suất diễn đó một thời gian.
Rồi tôi được vào một liên hoan hài.
Ôi chết tiệt.
Tôi được vào một liên hoan hài.
Đó là lúc ngành công nghiệp chú ý tới tôi.
Ai là anh chàng mới này?
Ai là anh chàng với năng lượng như vậy?
Ai là thằng… này?
Anh chàng này đây, có điều gì đó.
Vậy nên tôi bắt đầu có những cuộc họp, những cuộc họp chung, và giờ tôi có một hợp đồng giữ chỗ.
Vậy hãy lên một chút.
Tôi nghĩ là với ABC.
Họ cho tôi khoảng 250.000 đô la.
Vậy là họ giữ anh với hy vọng họ có cái gì đó.
Rồi chẳng có gì xảy ra.
Vậy chúng ta lại nằm ngang ở đây.
Bây giờ tôi chỉ chờ điện thoại reo.
Thế là chuyện hoạt động như vậy sao?
Nếu tôi muốn tạo cái của riêng mình?
Tạo một chương trình.
Ôi trời ơi.
Chương trình được duyệt.
Tôi tạo cái gì đó khác.
Họ quyết định làm.
Ôi chết.
Có một quy luật.
Tôi có thể làm cái đó nhiều lần tôi muốn.
Tôi có thể đối xử với nó giống như cách tôi đối xử với các suất diễn ở New York.
Tôi đi.
Tôi chuyển tới L.A.
Không có kế hoạch, chẳng có gì.
Đường nằm ngang.
Tôi ở đây.
Tôi vừa tới và chuyển tới.
Chết thật.
Kỳ lạ quá.
Tôi không thích cái này.
Tôi chẳng có việc gì cả.
Mấy thứ này thực sự ì ạch.
Tôi lên đường diễn.
Tôi muốn đi diễn tour.
Tôi sẽ là diễn viên chính.
Tôi sẽ diễn ở các trường đại học.
Vậy là tôi sẽ kiếm tiền từ trường đại học và tiền từ các câu lạc bộ hài, và tôi sẽ làm được.
Tôi đã nỗ lực rất lâu, đúng không?
Rất, rất lâu tới mức bây giờ tôi bắt đầu bán hết vé ở các câu lạc bộ hài.
Sau khi tôi bắt đầu cháy vé ở các câu lạc bộ hài, người đại diện lúc đó nói: này, có lẽ chúng ta có thể
đi lên rạp hát.
Bạn đang tăng rất nhiều suất diễn.
Lúc này bạn đã thành triệu phú chưa?
Không, không.
Tôi chỉ là một diễn viên hài đang hoạt động.
Bước tiếp theo của thành công là từ câu lạc bộ hài lên rạp hát.
Được chứ?
Bùm. Đi lên đây.
Rồi tiếp tục tăng nữa.
Rạp hát bắt đầu bán hết vé rất nhanh.
Ôi trời.
Từ rạp hát lên sân khấu lớn (arenas).
Ôi chúa.
Will Packer, anh ấy nói, tao có cuốn sách muốn làm phim.
Tên là Think Like a Man.
Steve Harvey viết.
Tao thấy mày hài quá.
Tao đã theo dõi mày đi tour.
Tao muốn mày làm ngôi sao.
Chúng tôi quay phim.
Think Like a Man ra rạp.
Think Like a Man thu về khoảng 90 triệu đô la.
Và Will nói, này, làm việc với mày thật tuyệt.
Làm cái khác đi.
Tao có phim tên Ride Along.
Mày với Ice Cube sẽ tuyệt lắm.
Bùm.
Ride Along được 140 triệu.
Những bộ phim bắt đầu nhiều lên.
Rồi, rồi, rồi, rồi.
Get Hard.
Central Intelligence.
Tôi với The Rock.
Ý tôi là, mọi thứ xảy ra nhanh đến vậy.
Vì phim đang ăn khách, tôi thấy điều đó thật tuyệt.
Nhưng trong lúc đó tôi tự hỏi, mình nên nghĩ cách tạo ra nguồn cơ hội riêng.
Mọi người cứ mang cơ hội đến cho tôi.
Làm sao tôi tạo ra nguồn cơ hội cho chính mình?
Tôi sẽ thành lập công ty sản xuất.
Tôi cần bắt đầu phát triển nội dung.
Nhưng giờ tôi nghĩ, tôi đã tạo được cái đó. Hãy tạo thêm thứ khác.
Thế là tôi nói, đi thôi, làm Heartbeat Ventures.
Và lập một quỹ đầu tư mạo hiểm.
Ôi, tôi đang tạo ra rất nhiều thứ.
Này, những thực thể xung quanh tôi, tất cả đều xảy ra nhờ vào hình ảnh của tôi.
Hình ảnh của tôi cho phép tôi vào những phòng họp đó, bắt đầu các mối quan hệ và đặt mình vào vị trí
để ký hợp đồng và tạo doanh thu dài hạn.
Giống NASCAR, người ta gắn theo chiếc xe họ nghĩ là đang làm tốt nhất.
Tôi là một chiếc xe.
Tôi nên có những thương hiệu đối tác.
Chase, DraftKings, Fabletics.
Tôi nên có thương hiệu và doanh nghiệp của riêng mình để xây dựng nơi mà nhiều cơ hội doanh thu dài hạn có thể xuất hiện.
Gran Coramino, rượu vang, rượu mạnh.
Bây giờ, ôi wow.
Tôi đã nắm lấy khái niệm kiểm soát kinh doanh, sở hữu và kết hợp nó với động lực, khả năng giải trí và độ nhận diện của Kevin, tận dụng điều đó để đưa tôi vào những phòng họp mà có thể tôi không được nổi bật hay mạnh mẽ lắm, nhưng một khi tôi đã ở trong những môi trường đó, tôi có thể mang lại giá trị.
Tôi có thể giúp khuếch đại hoặc nâng tầm thương hiệu, sản phẩm của họ.
Vì vậy ví dụ về Fabletics, DraftKings, trước khi tôi đến và sau khi tôi đến,
Chase, giáo dục tài chính, như C4 — đó là những thứ mà giờ đây tôi, tôi không chỉ là đối tác, tôi là chủ sở hữu, tôi là người bảo trợ, tôi là đại sứ, ôi wow, đây mới là nơi tiền thực sự được tạo ra, hệ sinh thái của cuộc sống.
Làm sao để đặt mình vào vị trí trở thành một phần của những chuyển động hàng ngày trong đời sống?
Bạn phải nhìn mọi thứ ở tầm lớn hơn nhiều, và bây giờ tôi quay về quá khứ, khi tôi còn kiểu
không thực sự tập trung, không suy nghĩ về cuộc sống, không nghĩ về cách mọi thứ kết nối.
Giờ tôi có thể tận dụng những bài học mẹ tôi dạy, và tôi nghĩ mọi điều tốt đẹp đều đến đúng lúc, nhưng giờ tôi đã đủ điềm tĩnh và trau chuốt với một tư duy hiểu rằng, hãy, tôi không muốn bắt đầu một thứ mà tôi không định hoàn thành.
Vậy nếu tôi đặt mình vào vị trí để làm những điều này, làm sao tôi đảm bảo các đối tác biết tôi sẵn sàng dốc hết mình?
Làm sao tôi chứng minh rằng tôi sẽ không bỏ cuộc?
Ở đây, bài học lớn nhất của mẹ tôi là: con không được bỏ cuộc.
Nếu con bắt đầu, con sẽ hoàn thành.
Vậy làm sao tôi khiến các đối tác mà tôi đang nói rằng họ nên hợp tác với tôi?
Làm sao tôi khiến Netflix yên tâm rằng khi họ có tôi, họ có 100%
100% của tôi, và tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Tôi sẽ hoàn thành tất cả.
Làm sao tôi khiến các hãng phim hợp tác hiểu rằng khi hợp tác với Heartbeat, lợi ích tốt nhất của tôi là mang đến cho họ sản phẩm tuyệt vời, vật liệu tốt, để họ hiểu những gì chúng tôi làm, để chúng ta có thể tiếp tục phát triển một doanh nghiệp phục vụ lợi ích tốt nhất cho cả hai bên.
Làm sao tôi thuyết phục họ điều đó?
Vì vậy bây giờ việc bán hàng của tôi phản chiếu và khớp với việc phát triển của tôi.
Không có việc gì tôi làm mà không song hành.
Và tôi nên có khả năng lồng ghép các sản phẩm hoặc các đối tác mà tôi đang vận hành vào hệ sinh thái giải trí.
Vì vậy nếu tôi có một lon C4 và tôi làm một chiến dịch activation về sức khỏe thì C4 là đối tác của tôi.
Tôi nên tích hợp bạn vào cơ hội này.
Này, phim của tôi có cơ hội để lăng-xê sản phẩm. Tôi nên mặc Fabletics trong cảnh này vì điều đó khiến đối tác của tôi cảm thấy được trân trọng và được đặt đúng vị trí.
Ôi wow, đó là điều tôi làm.
Tôi nâng tầm.
Về cơ bản tôi điều hướng không gian sở hữu của mình theo cách chỉ mình tôi làm được để nâng đối tác lên, để đối tác của tôi đi nói rằng, bạn khác biệt.
Cái này khác và chúng tôi cần nhiều hơn thế.
Đó là sơ đồ của tôi. Tôi có vài câu hỏi về cái sơ đồ.
Vậy tôi đoán phần tôi tò mò là giai đoạn ban đầu khi bạn 18, khi như chẳng có gì thực sự xảy ra.
Bởi vì nhiều người nghe của tôi, có lẽ phần lớn, đang theo đuổi một điều gì đó hoặc có một nỗ lực nghề nghiệp trong đời trong khoảnh khắc trì trệ này, nơi có thể họ thích nó, nhưng nó không đủ để trang trải chi phí.
Không ai tin họ.
Có thể vài người bạn họ sẽ lắc đầu khi họ kể họ đang làm gì.
Khi bạn nhìn lại mùa đời đó, đó là mùa như thế nào và bạn vượt qua nó ra sao?
Không ai tin tôi hài khi tôi nói tôi sẽ làm diễn viên hài.
Kiểu như họ bảo, bạn buồn cười đấy, nhưng không phải kiểu hài sĩ buồn cười.
Bạn bè tôi thì kiểu, ừ, ý bạn là gì khi bạn muốn lên sân khấu?
Ý bạn là gì?
Tôi sẽ lên sân khấu.
Tôi sẽ làm hài sĩ.
Kiểu hỏi là, làm sao cơ?
Kiểu như Eddie Murphy.
Tôi sẽ làm hài sĩ, nhưng bạn chẳng bao giờ thành Eddie Murphy đâu.
Ừ, tôi biết, nhưng tôi nói là tôi sẽ làm.
Kiểu tôi sẽ trở thành, tôi sẽ trở thành một ngôi sao.
Không.
Tôi không biết, anh bạn.
Tôi không chắc về chuyện làm ngôi sao lắm.
Tôi nghĩ bạn đang ảo tưởng.
Tôi nghĩ, tôi không, tôi không, tôi không nghĩ thế.
Không ai tin tưởng vào quyết định mà bạn tự đưa ra cho chính mình như bạn tin.
Nên nếu bạn đang chờ cho điều đó kết nối ngay từ giai đoạn đầu, có thể có hoặc không.
Nếu không có, thì cũng không nên ngăn bạn theo đuổi cái mà bạn phải đi theo.
Tiền hiếm khi tới nhanh.
Chúng ta đang ở thời điểm mà thế hệ này tìm ra cách kiếm tiền theo kiểu doanh nhân mà trước đây chưa từng thấy.
Kiểu cỗ máy mạng xã hội và cách thế hệ này điều hướng cỗ máy đó để tìm doanh thu và sở hữu thật đáng kinh ngạc.
Chuyện đó trước đây không tồn tại.
Chúng tôi không có điều đó.
Thời của tôi thì không có.
Chúng tôi chỉ có những ngày vật lộn.
Và sự vật lộn khiến bạn có những ngày ngồi trong phòng khách mà kiểu thực sự nghĩ, cái quái gì vậy, bạn ơi?
Vậy tại sao bạn không bỏ cuộc?
Vì không có tiền, mọi người nghi ngờ.
Bạn tin vào gì?
Tôi tin vào ý tưởng rằng cuối cùng tôi đã tìm ra thứ mình muốn làm.
Nên đó là đam mê mà tôi neo vào.
Tôi tìm thấy thứ mình muốn làm và tôi sẽ không bỏ nó vì tôi yêu nó đến mức này.
Và tôi tin chắc rằng mặt trời ở cuối đường hầm tối này, nhưng tôi phải sẵn sàng tới đó.
Và tôi chỉ không biết cách đến đó ngay bây giờ, nhưng tôi sẽ tìm ra.
Đó là lý do tôi sẽ đi LA.
Tôi ở New York, nhưng sau New York, người ta bảo đi LA.
Tôi đi luôn.
Bạn sẽ làm gì khi tới đó?
Tôi sẽ tính tiếp.
Tôi luôn có thể lên máy bay và bay đến nơi mình cần cho standup nếu cần.
Tôi luôn có thể đi làm standup kiếm tiền nếu phải, nhưng chỉ làm vậy thì tôi sẽ không thành ngôi sao.
Tôi phải tới đó.
Tôi phải đến gần nó.
Tôi phải ngửi thấy nó.
Tôi phải cảm nhận nó.
Tôi phải tìm ra nơi người ta cũng đang cố làm điều đó.
Tôi phải học diễn xuất.
Tôi phải, tôi phải hòa vào Hollywood.
Hollywood là cái gì?
Tôi phải tới đó.
Và khi bạn đến, nó tiếp thêm một cái đói khác, một tham vọng khác.
Bởi vì tôi ở đó và trong thời gian thực, tôi thấy người ta giỏi hơn.
Tôi nhớ, tôi kể cái chuyện về Cat Williams và tôi thậm chí không nghĩ là, tôi đã kể với Cat.
Có một khoảnh khắc khi tôi mở màn cho Cat Williams và tôi nhớ, tôi nhớ mình ở lễ trao giải hài BET.
Và tôi có mặt.
Và đó là kiểu, bạn biết đấy, tôi đã có vài cơ hội ở một vài thứ, nhưng họ không, bạn biết đấy, những thứ đó không bám.
Kiểu những bản thử pilot mà tôi nghĩ sẽ thành, thì không thành.
Những thứ tôi nghĩ sẽ xảy ra, chúng chỉ không, đơn giản là không có vẻ cộng lại.
Đúng không?
Những vai diễn thì nhỏ, những cameo nhỏ, nhưng kiểu đó không phải thứ chính.
Và tôi nhớ phần diễn của Cat Williams trong lễ trao giải hài BET.
Anh ấy mặc cái vest da báo, làm tan nát, làm bùng nổ cái lễ trao giải, phá vỡ khoảnh khắc đó.
Khán giả phát cuồng, đứng dậy.
Tôi nhớ mình ở khán giả và tôi nghĩ, đúng rồi.
Tôi nói kiểu, đó chính là thứ đó.
Cái phản ứng đó, cái tiếng gầm đó, khoảnh khắc đó, tôi phải kiên nhẫn vì khoảnh khắc của tôi sẽ đến.
Tôi đã chứng kiến khoảnh khắc của anh ấy.
Và sau khoảnh khắc đó, một tuần sau, bạn biết đấy, anh ấy bắt đầu làm những thứ điên rồ trong sự nghiệp.
Đúng không?
Nhưng tôi đã chứng kiến khoảnh khắc.
Và trong khoảnh khắc đó, điều tôi rút ra là anh ấy đã sẵn sàng cho khoảnh khắc.
Vật liệu, mấy mẩu chuyện, mọi thứ, tất cả đều trúng.
Và tôi không xem nó với thái độ ghen tị hay tức giận.
Tôi nghĩ, đó rồi, đó là nó.
Chắc anh ấy đi được luôn sau cái này.
Ý tôi là, đó là lễ trao giải hài BET lúc đó.
Tôi nghĩ, đây là thứ lớn nhất từng có.
Đúng không?
Đây là lễ trao giải hài.
Nhân tiện, họ chẳng bao giờ tổ chức lễ trao giải hài đó nữa.
Tôi nghĩ đây là lần cuối cùng họ làm.
Nhưng khoảnh khắc đó, nếu bạn làm rơi quả bóng vào khoảnh khắc đó, thì khoảnh khắc vụt qua.
Bạn không biết khi nào khoảnh khắc tự trình diện.
Nhưng tôi ở lại với việc đó vì tôi biết khoảnh khắc sẽ đến.
Và khi tôi ở trong khoảnh khắc, nếu tôi đánh bật khoảnh khắc đó ra khỏi công viên, mọi thứ sẽ thay đổi.
Nhưng bạn có thể không biết.
Bạn có thể không biết khi nào khoảnh khắc đó đến.
Khoảnh khắc của bạn đến khi nào?
Shaq’s All-Star Comedy Jam.
Lý do tôi gán nó với câu chuyện về Cat, tôi tin đó là Tommy Davidson.
Là D-Ray.
Saturday Entertainer là người dẫn.
Tôi là tên diễn chính.
Cuối cùng tôi có một trong những màn diễn hay nhất mà tôi từng có.
Và ở cuối Shaq’s All-Star Comedy Jam, tôi nói chúc ngủ ngon và họ làm một cái đi chậm để bước xuống sân khấu.
Là kiểu đi chậm chậm và tôi bước, khán giả đứng dậy và họ phát cuồng.
Nhân tiện, tôi không biết cái cảnh đi chậm đó có được giữ trong phần biên tập của chương trình đặc biệt hay không.
Nhưng tôi nhớ trong thời gian thực, khán giả đứng lên, có sao ở đó.
Mọi người đều ở đó, đúng không?
Và trong khoảnh khắc đó, cho bạn thấy thế giới điên rồ thế nào.
Đó là lý do tôi ghét rằng, kiểu, tôi và Cat đã trải qua chuyện và giờ tốt hơn nhiều.
Tôi sẽ cho bạn thấy cách thế giới sắp xếp.
Cat có mặt trong khán giả ở Shaq’s All-Star Comedy Jam.
Và Cat đang xem chương trình.
Anh ấy chỉ là một fan.
Nhưng vào thời điểm này, mọi chuyện lớn đều xảy ra.
Và tôi có một khoảnh khắc.
Và đó là khoảnh khắc đã đưa tôi lên như bị bắn ra khỏi khẩu đại bác.
Và nếu tôi không sẵn sàng cho khoảnh khắc đó, thì tôi đã không biết được những điều sắp tới.
Được rồi, nhưng điều đó đã thiết lập mọi thứ.
Tôi đang chuẩn bị phát hành chương trình đặc biệt của mình.
Chương trình đặc biệt của tôi, Seriously Funny, tôi sẽ ghi hình trong hai tuần nữa.
Rồi Shaq’s All-Star Comedy Jam diễn ra.
Họ vội tung nó ra.
Nó gây bão.
Tôi sau đó ghi hình chương trình hài đặc biệt của mình.
Seriously Funny là chương trình kế tiếp của tôi.
Seriously Funny phá đảo.
Nhưng nó chỉ “phá” vì có Shaq’s All-Star Comedy Jam và khán giả đã xem chương trình đó.
Và tôi đã nghĩ, ôi trời, người ta tới xem Seriously Funny đông thế này.
Rồi Seriously Funny khiến mọi người nói, ôi chao, đây là một chương trình lớn dữ dội.
Rồi các nhà thi đấu, mọi thứ.
Bùm, bùm, bùm, bùm, bùm, bùm.
Vậy là khoảng 12, 13 năm, từ khoảnh khắc bạn làm sự kiện diễn hài đầu tiên, đến khi bạn có được khoảnh khắc của mình.
Và tôi thấy điều đó thật hấp dẫn vì trong suốt 13 năm ấy, phần lớn mọi người không sẵn sàng làm một thứ gì đó trong 13 năm mà không thấy khoảnh khắc của mình xuất hiện.
Như khi bạn nghe mấy thứ vớ vẩn trên Instagram hay những câu trích dẫn hay xem video động lực.
Nếu họ nói với bạn rằng phải mất 13 năm để có khoảnh khắc đó, hầu như không ai tham gia.
Không ai cả.
Nhưng 13 năm đó là quá trình rèn luyện của bạn.
Ý tôi là, Scooter Braun từng nói với tôi một lần rằng điều khiến người ta khác biệt là khối lượng công việc mà họ sẵn sàng làm.
Và anh ấy nói, bạn biết đấy, nếu người ta treo giải một triệu đô cho ai đó có thể đánh trúng một cú fastball từ tay ném giỏi nhất trong bóng chày, thì chuyện đó sẽ thu hút mọi người.
Ngày đầu tiên thông báo, hàng người xếp để ra đánh cú ném ấy sẽ đông khủng khiếp.
Ai mà biết có bao nhiêu người xếp hàng?
Mọi người sẽ lên sân và bị strike out.
Và sau đó họ sẽ nghĩ, chán, xong rồi.
Mình trượt mất.
Không nhiều người sẽ trượt rồi lại quay ra xếp hàng để thử một lần nữa.
Anh ấy nói, mình sẽ tiếp tục xếp hàng.
Bạn sẽ thấy hàng người sẽ ngày càng nhỏ lại vì nhiều người bỏ cuộc và lựa chọn không chờ đợi, không làm điều khó một lần nữa.
So sánh đó và cách hiểu ấy rất phù hợp với cuộc đời, đúng không?
Không nhiều người sẽ kiên nhẫn chịu đựng 13 năm của những thứ vớ vẩn, của những chuyện khó khăn.
Phần lớn mọi người bỏ cuộc năm thứ hai, có thể năm thứ ba.
Không có tiền, này nọ.
Mình phải tìm cái khác.
Đến năm sáu, chán lắm, thôi bỏ mẹ đi.
Ngớ ngẩn.
Mình đang làm gì thế này?
Tại sao mình làm việc này, đúng không?
Mình sẽ đi tìm con đường nhanh hơn hoặc món lời nhanh vì tiền là thứ mà hầu hết mọi người nghĩ tới.
Tiền đâu?
Mình kiếm tiền ở đâu?
Khi tiền đến, nó đến.
Bạn sẽ thấy rằng làm ra tiền không khó như bạn nghĩ.
Một khi bạn bắt đầu kiếm tiền, bạn học được cách kiếm tiền.
Nó đi kèm kiến thức.
Nó đi kèm sự hiểu biết và đi kèm nguồn lực tốt hơn khiến bạn nghĩ, không, mình sẽ làm cái này, mình sẽ xây cái này, mình sẽ đến chỗ này.
Mình sẽ gặp gỡ.
Mình sẽ trình bày.
Mình có ý tưởng.
Mình sẽ thuyết phục.
Bạn giờ đây là một cỗ máy tốt hơn nhiều vì bạn hiểu.
Tiền không còn là thứ bạn tưởng khi bạn chạm đến nó.
Nhưng để đến được đó, để có sự hiểu biết ấy, bạn sẽ mất nhóm.
Bạn sẽ bỏ lại nhóm phía sau vì nhóm thì kiểu như, tôi muốn có nó ở đây.
Vì nó không xuất hiện ở đây, tôi phải đi tìm thứ mới để mang lại nó cho tôi ở đây.
Và họ cứ tái chế ý tưởng.
Họ mất tập trung.
Vâng.
Bạn chẳng hoàn thành được gì.
Bạn chẳng bao giờ kết thúc cái gì.
Vì vậy thứ bạn nghĩ mình đang tập trung vào, bạn liên tục bỏ dở để bắt đầu cái khác mà bạn nghĩ là ý tưởng.
Và nó chỉ là một vòng luẩn quẩn.
Bạn có nhận thấy điều đó không? Tôi để ý điều này nhiều với các doanh nhân trẻ, đặc biệt là những người chưa có thành công.
Họ bắt đầu một thứ.
Khi họ đến nói với bạn họ làm gì, họ kể 17 thứ.
17 thứ.
Không cái nào thật sự hiệu quả, nhưng họ nói 17 thứ.
Và họ nghĩ làm nhiều thứ hơn là tăng xác suất thành công.
Ngược lại 1000%.
Ngược lại hoàn toàn.
Chính là thứ bạn nghĩ ra mà bạn sẽ dành 100% tâm trí và tập trung để hoàn thành.
Rồi sau đó, bạn có thể mổ xẻ nó, lấy cái hay, cái dở, cái gì tùy, rồi hoặc khởi động lại để cải thiện hoặc quyết định làm cái khác.
Nhưng bạn đã hoàn thành.
Tôi đã quyết rằng hài độc thoại là thứ tôi sẽ đi đến cùng.
Tôi chọn rằng việc trở thành một diễn viên hài giỏi và một headliner giỏi, nếu tôi tập trung và làm tốt, sẽ mở cánh cửa cho tôi làm mọi thứ khác mà tôi muốn làm.
Nếu tôi không có điều đó, làm sao tôi mong vào được?
Tôi đã nói chuyện với Evan ở Snapchat, và anh ấy nói về người hình chữ T.
Bạn có hiểu biết rộng về nhiều thứ, nhưng lại thực sự sâu ở một lĩnh vực cụ thể.
Và lĩnh vực cụ thể đó gần như là cái “vít” giúp bạn chui vào các ngành.
Với tôi, ban đầu là marketing, nhưng tôi đã dùng chuyên môn sâu đó để rồi khởi động doanh nghiệp truyền thông này, vì vẫn là trò chơi marketing mà tôi đã làm suốt 15 năm.
Tôi đã có thể bước vào thị trường chứng khoán vì họ thực sự cần hiểu marketing.
Và chính chuyên môn sâu ở một lĩnh vực đó là đòn bẩy của tôi trong tất cả những phòng họp thú vị đó.
Và đó cũng khá giống với điều anh nói lúc đầu.
Anh có chuyên môn sâu, giá trị sở hữu trí tuệ sâu giúp anh phá cửa bước vào với tư cách nhà đầu tư rồi đến sản xuất và nhiều lĩnh vực khác.
Ý nghĩa với tôi, là nằm ở bản thân.
Nhưng giá trị của cái tôi và việc hiểu cách thực sự kiểm soát, vận hành và điều hướng nó đúng cách — đó là cả một thế giới riêng.
Vậy nên càng to cái ngôi sao thì càng sáng, nếu bạn chú ý, nó chỉ đang đặt bạn vào những nơi mà người ta sẽ nói, “ôi trời ơi, tôi biết bạn.”
Và nơi bạn có thể bắt tay, nhưng mối quan tâm chỉ là biết bạn vì vị trí của ngôi sao đó, nó tạo ra khoảnh khắc để mở đầu cuộc trò chuyện kiểu, “vậy bạn làm nghề gì?”
“Ôi trời ơi, thật tuyệt quá. Tôi muốn tìm hiểu thêm về điều đó.”
Và bạn sẽ thấy cơ hội ở chỗ đó là vô tận.
“Ôi trời ơi, nghiêm túc đấy hả? Chúng tôi rất muốn hợp tác với bạn trong thứ gì đó như này. Ý tôi là trong lĩnh vực này, bạn đang nói về sức khỏe tâm thần, sức khỏe tổng thể à? Nghe này, những giọng nói mạnh mẽ và tự tin hoặc truyền cảm hứng, có thể có nhiều thứ chúng tôi làm được ở đây. Này, có thể chúng ta có thể kết hợp.”
“Ôi trời ơi, anh bạn, quay lại chuyện trường học. Trẻ con. Tôi yêu trẻ con. Tôi đang nghĩ đến việc làm nhiều hơn. Đây là thứ tôi nghĩ mình có thể làm rất tốt, có năng lượng tốt để khiến trẻ em phấn khích về việc đi học vì trước đây tôi không coi trọng nó. Tôi giúp thế nào? Bạn học ở đâu?”
Vì khi tôi nhìn vào biểu đồ này, tôi thấy khoảnh khắc mọi thứ bắt đầu tăng vọt, đi lên rất nhanh khi bạn bắt đầu vào con đường khởi nghiệp. Nhưng trước khoảnh khắc đó, bạn không biết mấy thứ này. Vậy nên tại một thời điểm bạn đã tiếp thu thông tin.
Vì vậy với những người đang nghe bây giờ mà nghĩ, “làm thế nào mà Kevin từ một đứa trẻ ở khu vực khó khăn này, bố ít có mặt, mẹ nuôi, lại trở thành một người biết tất cả những thứ này?” Bạn đến được đó bằng cách là miếng bọt biển và không sợ hỏi câu hỏi.
Tôi rất vững vàng ở bản thân và không ngại làm gã ngốc trong phòng. Tôi cực kỳ tự tin khi nói, “Tôi không biết điều đó có nghĩa là gì. Giải thích đi. Cho tôi ví dụ trong bối cảnh mà bạn—”
Tôi có thể cho bạn vài ví dụ. Ví như mạo hiểm và đầu tư, tôi từng tin tưởng rằng sẽ không ai lấy tiền của tôi rồi không trả lại gì. “Ừ, anh định bỏ tiền ở đâu? Không, tiền của tôi sẽ nằm dưới gầm giường. Tôi không làm thế.” Vậy, bạn muốn tôi trao tiền cho bạn và bạn nói sẽ biến số tiền đó thành cái gì? Ừm. Được rồi, đi tìm thằng ngốc khác đi vì chuyện đó sẽ không xảy ra ở đây, bạn ạ. Lên mà cút đi, đồ lừa đảo.
Tôi đến từ thế giới mọi thứ đều là một trò lừa đảo. Đó đúng là một trò lừa đảo. Tôi biết lừa đảo khi thấy nó, đúng không?
Nhưng khi bạn hỏi, “thị trường chứng khoán thực sự hoạt động thế nào?” Hay “đầu tư thực sự hoạt động ra sao?” Hoặc “ông nói làm tiền trong khi ngủ nghĩa là gì?” “Là sao?” “Cái mấy hợp tác thương hiệu này thực sự hoạt động kiểu gì?” Bạn không thể sợ phải thốt ra rằng mình không biết.
Vấn đề lớn hơn, điều tôi chắc nhiều khán giả của bạn gặp phải, là sự bất an khiến họ im lặng về những thứ mình không biết, như thể bạn sẽ tự hiểu ra vì một ngày nào đó có ai đó sẽ nói, “Này, trông cậu cần biết chuyện này.” Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra theo cách đó. Bạn sẽ không bao giờ tình cờ gặp một người ngẫu nhiên nói về những điều mà bạn mong muốn biết thêm. Sẽ không bao giờ.
Và bạn sẽ thấy thông tin thì không miễn phí, nhưng nó có sẵn. Thật sự không khó để có được. Chỉ là khó với những người quá bất an để thốt ra, “Tôi không biết lấy ở đâu.”
Nhìn xem có bao nhiêu hướng dẫn, bao nhiêu trợ giúp, tất cả những thứ đó ngày nay. Thành công chúng ta thấy ở khởi nghiệp, influencer, streamer và tất cả mảng giải trí này giống với thành công mà bạn thấy ở những người được gọi là diễn giả truyền cảm hứng, chuyên gia “làm thế nào để”, bước một đến bước năm và phải làm gì.
Ý tưởng là tôi ở đây để phục vụ bạn và cho bạn thông tin mà bạn không biết là có sẵn, nên hãy để tôi nói cách lấy nó. Đây là nơi tôi sẽ giúp bạn. Ba bước dễ dàng để đảm bảo bạn có thể làm được.
Và tôi không quan tâm bạn muốn vào thế giới thể thao hay muốn vào môi trường công ty hay muốn bước vào giải trí. Bạn có thể chia nhỏ ra. Golf — bạn có biết người ta kiếm bao nhiêu tiền từ một trò chơi golf không? Vì có hàng triệu người đang cố gắng cung cấp thông tin cho người khác về cách cải thiện cú swing.
Bởi vì tôi không muốn nói to rằng nếu cú swing của tôi tệ, nhưng mà tôi không biết, tôi cứ đánh chèn xuống trên quả bóng. Tại sao tôi lại đánh chèn xuống trên quả bóng vậy? Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Và một số người thà ra sân sau nhà hàng ngày, đánh cùng một quả bóng, còn hơn là hỏi ai đó, “Này anh, có cách nào chỉ tôi làm sao để…?” Làm sao để quả bóng đó bay lên trời được?
Vì vậy giờ mọi người trên mạng nói, “chúng ta sẽ đăng lên đây,” và người đang âm thầm vật lộn sẽ tìm thấy tôi. Trong im lặng, họ sẽ xem và cố gắng cải thiện vì không ai biết nhưng họ vẫn được giữ im lặng. Đó là vấn đề.
Cho tôi một phút thời gian của bạn và tôi sẽ kể về một thiết bị mà nhóm tôi đang dùng và họ không ngừng ca ngợi. Nó gọi là Note Pro và được tài trợ bởi Plaud.
Chiếc thẻ nhỏ này kẹp vào mặt sau điện thoại của bạn và ghi lại mọi thứ. Nhưng điểm thông minh là nó bắt được nhiều giọng nói cùng lúc. Và khi ai đó nói điều gì quan trọng, bạn chỉ cần nhấn cái nút nhỏ này và khoảnh khắc đó sẽ được đánh dấu trong ghi chú của bạn và lưu lại. Nó ghi âm các cuộc trò chuyện mà nó nghe thấy, chuyển những cuộc trò chuyện đó thành bản chép lời, và dùng AI để tổng hợp tất cả thông tin đó vào bất kỳ mẫu nào phù hợp với bạn.
Bạn sẽ nhận được tóm tắt, các điểm hành động, những điểm nổi bật, và thậm chí một sơ đồ tư duy được gửi thẳng vào ứng dụng Plaud.
Vì vậy tôi rất khuyến khích bạn thử các sản phẩm của Plaud bằng đường liên kết trong phần mô tả bên dưới.
Đừng kể với ai đâu.
Nhưng nếu bạn dùng mã DOAC22, bạn sẽ được giảm 22% cho một số sản phẩm của Plaud.
Còn có những “unknown unknowns” nữa, tức là những thứ bạn không biết rằng mình không biết — mà chắc bạn cũng đã trải nghiệm.
Tôi nhớ bạn đã nói rằng bạn được thấy phía sau bức màn và bạn còn không biết là có ai đó đứng sau đó.
Khi tôi nghe bạn nói vậy, đó là ẩn dụ hoàn hảo cho những gì tôi đã trải qua trong đời. Tôi là đứa trẻ lớn lên trong gia đình bình thường,
tôi sinh ra ở châu Phi, chuyển sang Anh, mẹ là người Nigeria, bố là người Anh, và tôi không hề biết rằng có bao nhiêu người giàu đang chơi trò tiền bạc phía sau kia.
Tôi cứ nghĩ cách kiếm tiền là đi làm ở McDonald’s, làm chăm chỉ, có thể trở thành quản lý, vân vân.
Rồi đến khoảng, để tôi nói là 27 tuổi, ngồi trong bếp của một tỷ phú và thấy ông ấy cầm điện thoại gọi cho cậu của ông ấy,
họ đang làm 50 triệu đô ngay trước khi IPO để lấy được giá tốt hơn.
Tôi nghĩ, chết tiệt.
Điều mà tôi nhận ra, khi bạn nhìn vào những nhà đầu tư lớn nhất của một dự án,
bạn sẽ thấy họ ở cạnh nhau.
Không ai trong số họ đầu tư một mình vào cái mới.
Họ toàn kiểu, “thì tốt hơn nếu có anh với, làm cùng tao đi.”
“Còn Gary thì sao?”
“Ừ, gọi Gary nữa đi.”
“Hãy xem có kéo được anh ấy vào không.”
“Còn Michelle thì sao?”
“Ừ. Này Michelle, còn Melissa thì sao?”
Bạn sẽ thấy nhóm 10 người này,
tất cả đều có thể làm một mình được,
nhưng họ không tin vào việc một mình chiến đấu khi có thể kết hợp cỗ máy của những bộ óc vĩ đại
để tạo ra cơ hội lớn hơn.
Và khi thành công, thì cơ chế này hoạt động.
Công ty lớn hơn.
Thôi thì dùng nguồn lực của chúng ta để đảm bảo rằng chúng ta sắp xếp nhân sự họ đã có
với những người tuyệt vời hơn nữa, tạo ra nhiều việc làm, nhiều cơ hội để những bộ óc mới thành công.
Và khi những bộ óc đó lớn lên và nhân sự được nâng cao,
người từng ở dưới đáy này
chúng ta sẽ cho người ấy lên dẫn dắt cái này.
Và dưới cái này sẽ xuất hiện một lớp người mới nữa.
Những bộ óc mới, nhân sự mới, những thứ mới.
Cái trò mạo hiểm này, việc xây công ty,
dù là công nghệ, lifestyle, sức khỏe hay gì đi nữa,
bạn sẽ nhận ra người khởi đầu từ dưới đáy giờ đang điều hành những công ty mới của ngày nay.
Và nguồn nhân sự bên dưới họ sẽ là những bộ óc điều hành công ty của ngày mai.
Một khi bạn đứng sau bức màn, nó không còn là chuyện gì quá cao siêu.
Khi bạn nhận ra, “ồ chết, ồ thì ra là vậy.”
Tôi nhớ lần đầu tiên bắt đầu đầu tư,
mọi người kiểu, “ôi Chúa ơi Kevin, tiền của anh vào cái này sẽ mang lại giá trị khủng khiếp.”
“Ừ, nhưng tao không bỏ bằng những gì mấy ông bỏ.”
“Không sao, chỉ cần anh tham gia thôi đã to lắm rồi, rằng anh tin vào nó.”
Và chúng tôi có thể nói rằng anh tin vào nó cùng chúng tôi — điều đó là rất lớn.
Ý anh là gì? Mày định ăn cắp à? Mày làm gì vậy? Mày làm gì thế, anh bạn?
Nói nhanh quá.
Nói lại rồi nói chậm để tao hiểu.
Đừng nói nhanh với tao bởi vì tao bất an, không hiểu mày nói gì,
và biết đâu có chuyện gì trong đó.
Nhưng không sao.
Chúng tôi biết anh đang làm tốt với mấy phim ảnh kia, cũng ổn.
Nhưng cái này khác.
Kinh doanh này, Kevin, có thể khác với anh.
Đây là kinh doanh nhân lên nhiều lần.
Chúng tôi chơi trò nhân lên, kiểu X lần.
Nên số tiền của anh bây giờ, nếu thành công, có thể được nhân 30X, 20X.
Anh bảo là nếu tôi bỏ tiền vào đây bây giờ và nếu tiếng nói của tôi gắn với thứ mà tôi nghĩ nó là,
một cơ hội mạo hiểm điên rồ, thì vâng, Kevin.
Ý tôi là, nhìn này, tất cả chúng tôi đều tin thế.
Nhưng với tiếng nói của anh, chúng tôi có thể nói to hơn một chút.
Ôi trời.
Ồ trời.
Được rồi, tôi đã làm được.
Ôi trời.
Tôi thắng.
Tôi có lãi.
Ôi trời.
Ôi.
Ôi.
Vậy là bây giờ tôi hiểu rồi.
Bây giờ anh tham gia vào những cuộc trò chuyện đúng đắn.
Anh có mặt ở những cơ hội đúng đắn.
Nhưng một lần nữa, thông tin được khám phá vì cơ hội được làm “ruồi trên tường” trong những không gian mà trước đây bạn chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ ở.
Nhưng bây giờ nhìn xem tôi làm được gì.
Tôi có thể lấy thông tin này, lấy tất cả những thứ tôi biết, đến và có những cuộc trò chuyện tự nhiên như bây giờ, và chúng tôi chia sẻ nó.
Và vài người xem cái này sẽ lấy thông tin đó và bảo, “Tôi biết mà. Tôi đang làm đúng.”
Và chỉ là vấn đề thời gian trước khi họ tiếp cận được những người đó.
Và khi tôi làm được, ôi trời, những thứ tôi có, những món tôi đặt lên bàn, những thứ tôi tạo ra, những cơ hội — tôi sẽ là người tiếp theo mang thứ mà mọi người khác đều tham gia.
Tôi sẽ là nguồn năng lượng cho tương lai ngày mai.
Mọi người cần biết nó xảy ra nhanh thế nào, nhanh cỡ nào, và khi nó xảy ra thì bạn phải chuẩn bị ra sao.
Và bạn đã có thể đầu tư vào nhiều công ty tuyệt vời như Function Health — hiện được định giá 2,5 tỷ USD.
Eleven Labs, ai trong giới công nghệ cũng biết, giờ được định giá 3 tỷ USD.
MoonPay, Yoga Labs, Sweat Pals, Radiant, Nororganics, Palter.
Rất nhiều thứ.
Những thứ mà bạn sẽ không bao giờ ngờ tôi tham gia.
Khi nhìn lại, bạn nhận ra trò chơi này bao nhiêu phần là về con người?
Bởi vì ngay cả khi người đó đang nói với bạn — cái ví dụ bạn đưa ra, họ bảo bạn bỏ tiền vào cái này và bạn đang nghĩ “trời ơi, họ đang ăn cắp à?” —
Bạn sẽ phải dựa vào ai đó mà bạn tin, kiểu như một người trong vòng tròn của bạn mà bạn biết rõ.
Và tôi tự hỏi, vì mọi người không nói đủ về chuyện này, tầm quan trọng của việc gom đúng người là lớn như thế nào.
Bạn có thể nghĩ tới những khoảnh khắc mà bạn gặp một người và đó là bước ngoặt, khiến bạn hiểu một thế giới hoàn toàn mới và những gì ẩn sau bức màn không?
Tất cả những người của tôi đều nhìn thấu điều này.
Tôi sẽ nói rất thẳng thắn.
Trước khi bạn tới được những người đúng, bạn sẽ đi qua những người sai.
Với những người sai, bạn có thể nói “họ sai, họ không phù hợp. Tôi phải tìm người khác.”
Hoặc bạn có thể cùng lớn với họ.
Tôi tin vào việc cùng phát triển, thật sự.
Tôi thấy hay khi mọi người có thể nói rằng chúng ta bắt đầu theo một cách nào đó, nhưng cuối cùng lại đến một không gian hoàn toàn khác.
Trên hành trình cùng phát triển đó, một số người sẽ không theo kịp.
Bạn có thể kiên nhẫn và muốn điều tốt nhất cho một vài người, nhưng họ có thể không muốn điều tương tự cho chính họ.
Vì lẽ đó, việc ai đó rời đi thường xảy ra thường xuyên hơn đáng ra phải có, đúng không?
Nhưng trong kinh doanh, bạn sẽ thấy cảm xúc có thể là điểm yếu lớn nhất của bạn.
Để cảm xúc gắn vào công việc, gắn vào doanh nghiệp, có thể chẳng mang lại lợi ích gì cho doanh nghiệp.
Nên càng lúc tôi càng tách cảm xúc khỏi những thứ mình muốn và hiểu rằng những gì tôi làm là để đặt doanh nghiệp vào vị thế tốt hơn.
Và những người đã làm việc cật lực giúp doanh nghiệp đến được vị trí ngày hôm nay — tôi cũng có trách nhiệm với họ.
Làm sao để tôi đưa vào những tài sản có giá trị, đúng người, để đặt chúng ta vào vị thế lớn hơn để chiến thắng?
Đôi khi bạn phải buông bỏ những thứ mà bạn nghĩ sẽ là điều then chốt, nhưng chúng có thể đạt đỉnh và trở thành “trần nhà”.
Bạn có thể tới một điểm mà đó là giới hạn.
Chúng ta sẽ không vượt qua cái trần đó nếu không đi tìm người đúng, nếu không tuyển đúng nhân sự.
Vì vậy tôi tin chắc vào tài năng.
Tôi tin vào việc thưởng cho những người làm tốt công việc và làm việc ở mức trình độ cao.
Nhưng cách duy nhất để bạn nhận ra điều đó là bước ra khỏi đường.
Tôi phải học cách ngừng cố kiểm soát mọi thứ, ngừng cố làm mọi chuyện, ngừng cố là người chạm tay vào mọi việc.
Và đặt người khác vào vị trí để làm những việc họ được thuê làm và làm tốt.
Nhưng sự kiên nhẫn bạn cần có trong việc hiểu con người và xử lý con người tự nó cũng là một tài năng.
Tôi muốn nói là, ở giai đoạn này, tôi giống như một ổ cứng chứa đựng vấn đề của người khác hơn là một con người bình thường.
Tôi là chỗ để mọi người tới nói “này, mình nói chuyện được không? Mình muốn kể chuyện đang xảy ra.”
Mọi người đến với tôi: “Mình gặp vấn đề này, này anh, mình đang cố làm cái này. Mình không biết người kia định làm gì. Đây là những gì mình đang cố làm.”
Và bạn phải là nguồn cung cấp giải pháp tích cực suốt ngày, mọi ngày.
Bởi vì nếu bạn nói mà không với mục đích giải quyết thì bạn không nên ngồi ở ghế lãnh đạo.
Vì vậy tôi hướng tới giải pháp mỗi ngày vì tôi phải đối mặt với vấn đề mới gắn với hệ sinh thái và cộng đồng mà tôi xây dựng dưới mình về cách điều hướng, hoặc cách điều hướng tốt hơn trong thế giới này.
Bởi vì ai cũng đang cố làm điều gì đó để chứng minh họ xứng đáng với vị trí họ có hoặc vị trí họ muốn.
Nên mỗi ngày, bạn phải đối mặt với một loạt thay đổi nhân sự và cơ hội mới. Và cả drama.
Và mỗi ngày bạn phải nói với mọi người: chưa phải giờ. Đợi đã. Từ từ. Tôi nghe bạn. Chúng ta sẽ xử lý. Hãy cùng nói chuyện. Giao tiếp là chìa khóa. Hãy tạm hoãn cái này và đảm bảo mọi người cùng chung một hiểu biết.
Bạn phải nói đi nói lại năm, sáu lần vì bạn phải là tấm gương tốt nhất cho những gì mình đang nói.
Vì vậy hàng ngày, thứ mà bạn không ngờ tới lại là giao tiếp và khả năng tạo ra những cuộc đối thoại tuyệt vời với hy vọng nhận lại được nỗ lực và công việc.
Bây giờ bạn quay về mốc xuất phát khi bạn còn với mẹ và bạn bè trong những ngày đầu đời.
Điều mà tôi từng nói mình làm rất tốt là gì? Tôi kết nối với mọi người.
Ở phòng ăn trưa, tôi ngồi ở bàn của mọi người. Không quan trọng bạn là ai, bạn là gì, chủng tộc gì, đều không quan trọng.
Trong không gian kinh doanh và công ty bây giờ, nếu mọi người không cảm thấy họ có thể tin tưởng, tin vào hoặc theo hướng đi, tầm nhìn của tôi, thì có điều gì đó sai với những gì tôi đang làm.
Làm sao xây một đế chế dựa trên con người khi họ vốn không xuất phát từ nền tảng kiến thức đó nên họ có vấn đề về niềm tin?
Bạn đang nói đến những vấn đề tin tưởng kiểu “chờ đã, mày định ăn cắp tiền tao à.”
Bạn có một đế chế lớn với nhiều mảng khác nhau trong Heartbeat, trong công ty của bạn và tài sản trí tuệ cá nhân.
Bạn sẽ phải tin tưởng rất nhiều người khác với của cải, với doanh nghiệp và với di sản cho con cái bạn.
Tôi nghe rất nhiều câu chuyện “tôi tin một người và tôi mất hết,” đặc biệt, thật lòng mà nói, trong cộng đồng người da đen. Đó là một thực tế lớn.
Nhưng chúng ta cũng là một cộng đồng hay bị lợi dụng vì thiếu kiến thức, phải không?
Chúng ta bị lừa nhiều hơn là không, bởi vì “ồ, ở đây viết là anh là luật sư và anh vì quyền lợi tốt nhất của tôi.” “Ồ, ở đây viết là anh là quản lý của tôi và anh vì quyền lợi tốt nhất của tôi.” “Ồ, anh đọc giấy tờ rồi.” “Ồ, anh đọc hợp đồng rồi và mọi thứ ổn.” Và tôi chỉ ký thôi, đúng không?
Sự thiếu hiểu biết của tôi không có nghĩa là tôi lười. Sự thiếu hiểu biết của tôi có nghĩa là tôi đã tin bạn.
Và tôi không biết có nên nghi ngờ lại, kiểm tra lần nữa, hay thuê hoặc tuyển những người để nghi ngờ, kiểm tra lại, chỉ ra những chữ nhỏ, những ranh giới tinh tế hay không, vì điều đó gần như không thể.
Tôi không thể để bản thân bị thiệt chỉ vì người ta nói vậy.
Ừ, đúng, tôi không thể, nhưng anh/chị đã nói vậy.
Quay lại chuyện cảm xúc và tại sao tôi nói cảm xúc phải được loại bỏ.
Tôi sẽ để ai đó xem qua việc này chỉ để tôi biết nó đúng là như vậy.
Tôi sẽ không lừa anh/chị.
Tôi biết.
Nhưng theo bản chất của kinh doanh thì tôi phải chắc chắn rằng chính mắt mình nhìn thấy nó, và họ có thể nói đúng như anh/chị vừa nói, nhưng chỉ để chắc rằng tôi hiểu đúng.
Ừ, nhưng anh/chị không nhất thiết phải làm thế.
Không phải chống lại anh/chị đâu.
Đó chỉ là một thói quen trong cách tôi tiếp cận kinh doanh bây giờ.
Và bất cứ việc gì anh/chị làm, đó không bao giờ là việc mang tính cá nhân.
Tôi không thấy bị xúc phạm nếu anh/chị muốn kiểm tra hay kiểm tra lý lịch tôi.
Anh/chị nên làm vậy. Đó là chuyện kinh doanh.
Tôi nghĩ chúng ta không nhận được sự thấu hiểu công bằng về những sai lầm của mình, về những thất bại, về cách con đường được mở ra để ai đó có thể lấy từ tôi.
Vì vậy khi tôi đang phục hồi sau vụ bị lấy, thì phải bắt đầu từ một không gian an toàn.
Không gian của tôi chưa bao giờ an toàn vì họ là những con cá mập, nên họ nhắm vào con mồi chết tiệt.
Những tài năng trẻ trong ngành âm nhạc chính là con mồi.
Con cá mập thấy tài năng trẻ, ai đến trước thì có cơ hội dọn đường cho họ bằng một màn trình diễn thế giới đầy màu mè, hào nhoáng và đường mật.
Nếu tôi đến đúng lúc và con mồi không có những người phù hợp xung quanh, thì họ sẽ theo con cá mập mọi lúc.
Tôi đoán có một yếu tố trách nhiệm ở đây mà nhiều người không muốn thừa nhận: bạn phải chịu trách nhiệm.
Tôi đã ký những hợp đồng tồi trong sự nghiệp và khi nhìn lại 20 năm, tôi nghĩ, chết tiệt, tôi đã mất nhiều.
Nhưng đó là lỗi của tôi.
Và nếu tôi không chịu trách nhiệm thì nó sẽ xảy ra lần nữa.
Nhưng cũng có rất nhiều người trở thành nạn nhân.
Tôi không nghĩ đó là điều tồi tệ nhất, đúng không? Khi điều đó xảy ra sớm, tôi có nhiều bạn bè trong ngành âm nhạc, nhiều nghệ sĩ giờ là nghệ sĩ độc lập, kiểm soát và sở hữu hãng đĩa của họ và hiện đang làm tốt hơn rất nhiều so với khi họ còn ký dưới những tập đoàn lớn và bị lợi dụng.
Sau khi hiểu rõ mọi thứ cách thức và lý do, họ nói: tôi sẽ tự tạo của mình.
Khi nhìn vào những hãng đĩa độc lập lớn nhất và những nghệ sĩ thuộc về các hãng đó, bạn sẽ thấy một bản mẫu của người đi theo người đã đi trước và những gì họ nói.
Nhưng chỉ vì họ học được cách làm kinh doanh trong ngành thôi, phải không?
Ý là, khi bạn là một phần của một doanh nghiệp thành công và bạn chỉ nằm trong đó như một nguồn lao động thuê mướn, làm theo những gì họ nói, thì nếu có cơ hội bắt chước những gì họ làm để tạo ra của riêng mình mà không làm thì thật là không khôn ngoan.
Vì vậy điều tôi thích trong văn hóa này là nhiều nghệ sĩ độc lập hoặc giờ có thể nói họ có phiên bản riêng của mình, dù là studio, công ty sản xuất, hãng đĩa độc lập, hay dòng sản phẩm riêng mà họ cùng sở hữu.
Mọi người giờ học cách bắt chước và lặp lại những gì các tập đoàn lớn đang làm.
Tôi có thể dùng một tập đoàn, lấy cỗ máy của bạn và tạo một phiên bản nhỏ của cỗ máy dưới trướng bạn, hợp tác với bạn và cho bạn một phần trong cỗ máy của tôi, nhưng điều đó cho phép tôi sở hữu.
Tôi có thể tận dụng nguồn cơ hội và khách hàng mà bạn đã xây dựng dưới thương hiệu này.
Nhưng cái giá là gì? Bởi vì, anh biết đấy, anh thành công tới mức không tưởng. Anh có cả một đế chế các công ty, doanh nghiệp và dự án do anh khởi xướng.
Người ta nói không thể có mọi thứ trong cuộc đời, đặc biệt là cùng lúc.
Vậy cái giá của việc theo đuổi này là gì? Thời gian. Vì thời gian. Thời gian.
Tham vọng của anh có đói khát không? Có. Nó không ngừng. Anh không thể tắt nó nếu muốn.
Và điều đó có khi khiến anh cảm thấy bị kéo lê hơn là được thúc đẩy không? Chắc chắn anh có những ngày như vậy.
Tôi thực sự rất căng thẳng. Ngày nào tôi cũng căng vãi, nhưng tôi vận hành trong trạng thái căng thẳng.
Anh có hạnh phúc không? Tôi hạnh phúc 1000%, nhưng tôi căng thẳng với khái niệm là tôi phải làm.
Nếu cuộc đời anh kết thúc ngay bây giờ — trời cấm — anh nghĩ nếu biết hôm nay là ngày cuối thì anh có nhìn lại và nói, biết đâu tôi đã sắp xếp sai thứ tự không?
Vậy khi nhìn lại, có thấy mình ưu tiên sai nếu hôm nay là ngày đó không? Nếu đời kết thúc hôm nay, tôi có thể ngồi thảnh thơi và chấp nhận rằng đã đến lúc.
Tôi đã làm rồi. Tôi đã cố gắng hết khả năng. Tôi đã cố gắng đặt những người mình yêu vào vị trí tốt hơn để họ có thể thấy nhiều hơn và làm được nhiều hơn.
Họ tên và gia đình tôi hôm nay mạnh mẽ hơn hôm qua.
Hình dung về thế giới là thứ tôi hiểu rõ hơn vì tôi may mắn được đi nhiều và gặp rất nhiều người.
Con người được sinh ra để ôm chặt nhau, để yêu, để chia sẻ.
Tôi đã là một nguồn năng lượng tốt để kéo mọi người đến gần nhau qua tất cả những gì tôi đã làm.
Nên tất cả đều liên kết. Và tôi ổn. Nếu mọi thứ dừng lại thì dừng.
Những điều tôi không chấp nhận là khi tôi còn băng thông của sức khỏe tốt, đầu óc tuyệt vời, mạnh mẽ, và tôi có thể đi, làm được, đạt tới, thì tôi không chấp nhận việc lãng phí thời gian đó.
Tôi không chấp nhận lãng phí thời gian khi tôi đang ở trạng thái tốt, có khả năng, và đủ mạnh để kết nối ở mức rất cao.
Ngôi sao của tôi đang sáng, cho phép tôi bước vào những không gian ấy. Nếu tôi đợi nó tắt dần rồi mới cố chen vào, nếu không làm được thì sao?
Có luôn nỗi sợ vì nơi anh xuất thân có thể khiến mọi thứ mờ đi không? Chắc chắn có.
Ý tôi là, bạn không thể sống một cách phi thực tế.
Không có gì tồn tại mãi mãi.
Không có gì.
Con người của bạn rồi sẽ thay đổi.
Đó không phải sự thật tuyệt đối.
Bạn có thể tái tạo lại và tìm ra cách để thành công lần này lần khác.
Nhưng thứ duy nhất mà bạn đang chiến thắng ở đó, bạn sẽ không thể thắng mãi mãi.
Đúng chứ?
Tôi thích nói về hai người bạn của mình, Hove và Rubin, Michael Rubin.
Hai người bạn tuyệt vời, đồng thời là hai ví dụ hay về việc làm lại, phóng đại và lặp lại bước tiến.
Đúng chứ?
Rap thành công.
Album.
Có những album Hove sẽ không bao giờ làm lại được.
Mọi người sẽ nhìn lại tất cả và nói đó đều là hay nhất.
Có những album bạn cho là hay hơn những album khác.
Nhưng cuộc chiến để trở thành phiên bản bạn đã từng là khi ở đỉnh cao là một yếu tố thúc đẩy bạn.
Nhưng rồi với tư cách một tài năng, bạn buông bỏ điều đó vì bạn thấy thoải mái khi biết rằng mình sẽ không bao giờ tạo ra khoảnh khắc đó nữa.
Đó là khoảnh khắc “chớp lóe trong chai” của tôi.
Tôi sẽ không bao giờ tạo lại nó.
Nhưng tôi có thể vui với những gì mình đang làm và tạo ra các biến thể của nó vẫn thể hiện được tài năng của mình và tôi làm tốt ở mức cao.
Này, bạn biết không?
Cái này có thể đạt đỉnh.
Nhưng trời ơi, tôi đã tìm thấy đà tiến thật tuyệt.
Và bây giờ phim ảnh, hoặc trong trường hợp Hove, ví dụ tôi đang dùng, anh ấy tìm thấy đà và, à, cái này, chuyện Rockefeller, anh ấy với Dame, đã tạo nên cái này.
Rồi các nghệ sĩ dưới trướng cái thương hiệu đó và sự tiến triển của họ bắt đầu nổ bùm, bùm.
Kanye, bùm.
State Property, Beanie Seagull, bùm bùm bùm.
Rihanna, tất cả những người này, bùm.
Giờ cái thứ này hay đến mức chúng tôi có thể tạo ra những người khác.
Đó là nhiều năng lượng hơn.
Vậy nên giờ tôi không cần cái rap chết tiệt kia nữa.
Tôi đang nhìn vào sản phẩm của một tài sản có giá trị mà chúng tôi tạo ra, đủ cao cấp để chứng tỏ tài năng xuất phát từ dưới trướng chúng tôi là những tài năng cực kỳ mạnh và chúng tôi làm những thứ tuyệt vời.
Giờ doanh nghiệp của tôi, bởi vì có doanh nghiệp này, thì doanh nghiệp kia cũng trở nên tuyệt vời.
Ace of Spades, Deuce và những thứ khác.
Ôi chao, giá trị, khoản thoát vốn, lợi nhuận.
Anh ta liên tục tìm thấy thêm năng lượng trong những thứ khác.
Ôi chao, câu lạc bộ 40–40, thêm tài sản, thêm thương hiệu, hình ảnh, hợp tác, sở hữu.
Nhưng phông nền cho tất cả chính là các nghệ sĩ.
Cho tôi 15 giây để giải thích cách bạn có thể xây dựng một doanh nghiệp khả thi trực tuyến.
Những người tôi thấy thành công trong đời không có kế hoạch hoàn hảo.
Họ chỉ bước bước đầu tiên rồi bước tiếp theo rồi cứ tiếp tục.
Họ ám ảnh và kiên định.
Và Stand Store, một nền tảng tôi đồng sở hữu và là một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, là bước đi đầu tiên tốt nhất để biến kiến thức của bạn thành thu nhập.
Chỉ mất vài phút để khởi chạy doanh nghiệp của bạn và bắt đầu bán sản phẩm số, huấn luyện, tư cách thành viên hoặc cộng đồng trực tuyến.
Không cần đau đầu về kỹ thuật hay thiết lập vô tận.
Hàng ngàn doanh nhân, nhà sáng tạo và người dám làm đã dùng Stand để làm chủ tương lai của họ.
Bởi vì Stand dành cho doanh nhân.
Dành cho những người sẵn sàng bỏ công sức và đặt cược vào bản thân.
Nếu bạn sẵn sàng bắt đầu xây dựng, hãy tham gia cùng chúng tôi.
Khởi chạy doanh nghiệp của bạn hôm nay với bản dùng thử miễn phí 14 ngày tại stephenbartlett.stan.store
Bạn đã từng nghe về thứ này trước đây chưa?
Cái tôi đang cầm trong tay bây giờ.
Cái này gọi là Ketone IQ.
Website của họ là ketone.com.
Bạn đã nghe tôi nói trên podcast rằng tôi duy trì cơ thể ở trạng thái ketogenic nhiều tháng trong năm.
Đó là một chế độ ăn kiêng rất hạn chế.
Và lý do tôi làm vậy thì nhiều.
Một trong số đó là tôi phải dành hàng giờ nói chuyện với mọi người để kiếm sống.
Nên tôi muốn đảm bảo não mình hoạt động tối ưu.
Lý do khác là tôi cảm thấy khỏe hơn.
Khi tôi phát hiện ra thứ này, họ gọi là sản phẩm ketone ngoại sinh.
Bạn có thể uống và nó sẽ tăng mức ketone trong máu.
Tôi đã bị ấn tượng.
Tôi liên hệ họ.
Tôi gặp họ.
Tôi đầu tư rất nhiều vào công ty.
Và tôi đã trở thành đồng chủ sở hữu công ty theo đó.
Và họ hiện là nhà tài trợ cho chương trình này.
Nên nếu bạn muốn thử, tôi khuyên bạn thử.
Chỉ cần truy cập ketone.com/Stephen và bạn sẽ được giảm 30% cho đơn hàng đăng ký đầu tiên.
Bạn cũng sẽ nhận được một quà tặng miễn phí kèm theo lô hàng thứ hai.
Đó là ketone.com/Stephen.
Buổi diễn của bạn có tên là… không hẳn là mới.
Thực ra tôi đã xem nó ở London.
Tôi và bạn gái ngồi gần hàng đầu khi bạn tới diễn “Acting My Age” ở London.
Buổi diễn hài đến phát khóc.
Chúng tôi cười muốn chết.
Và nó sẽ lên Netflix vào thứ Hai, ngày 24 tháng Mười Một.
Nếu bạn đang nghe bây giờ, phải đi xem ngay.
Nhưng tiêu đề chương trình, “Acting My Age”, ý bạn là sao, “Acting My Age”?
Và vì sao là bây giờ?
Bạn biết đấy, bạn phải trưởng thành.
Tôi nghĩ đó là một trong những điều khó nhất trong đời: nhận ra trưởng thành thực sự nghĩa là gì.
Bạn có thể là một người trưởng thành nhưng vẫn chưa chấp nhận điều làm người lớn thực sự có nghĩa.
Và khi đã đến lúc phải lớn lên, bạn bắt đầu hy sinh những thứ mà phiên bản trẻ hơn của bạn, với ít trách nhiệm hơn, đã sống, hưởng thụ và phát triển nhờ vào.
Bạn nhận ra nhiều thứ đó bị gác lại và không còn quan trọng nữa bởi vì bạn đang già đi và một số thứ đơn giản là không còn như trước.
Tôi quyết định buông bỏ một phiên bản cuộc sống nhất định và ôm lấy tuổi tác của mình cùng tất cả niềm vui đi kèm.
Còn việc làm đàn ông thì sao?
Khó hiểu.
Tôi nghĩ bây giờ việc làm đàn ông còn rắc rối hơn bao giờ hết đối với nhiều người.
Và chúng ta thường nói về cuộc khủng hoảng nam tính, nơi đàn ông có ít bạn bè nam hơn bao giờ hết.
Số liệu khá sốc về chuyện này.
Tỉ lệ tự tử cao hơn ở nam giới từ 300 đến 400 phần trăm.
Có khoảng cách bằng cấp đại học: cứ hai nam giới có bằng cử nhân thì ở Mỹ có ba phụ nữ có bằng.
Có tỉ lệ rời bỏ lực lượng lao động, điều này khá đáng sợ.
Hàng triệu đàn ông trong độ tuổi chính lao động, từ 24 đến 50, không còn tham gia lực lượng lao động nữa, tương đương gần 10% giảm sút.
Làm đàn ông bây giờ khó khăn vì rất nhiều lý do khác nhau.
Bạn đã thêm vào một rổ lý do.
Một rổ lý do.
Nó không đơn giản.
Ừ.
Nước bị ô nhiễm, đó là cách tôi gọi.
Rất ô nhiễm.
Bạn có lời khuyên gì cho những chàng trai trẻ về điều gì cần thiết để trở thành một người đàn ông tốt?
Bạn biết đấy, tôi nghĩ định nghĩa về một người đàn ông tốt ngày nay mơ hồ lắm, đúng không?
Và tôi tin chắc rằng sự thay đổi đến theo thời gian.
Vậy tôi sẽ bắt đầu bằng điều đó.
Và tôi hiểu rằng, bạn biết đấy, chẳng có gì nên đứng im.
Mọi thứ nên tiến hoá khi nó cần tiến hoá.
Cuộc tranh luận về một người đàn ông và điều gì tạo nên một người đàn ông thật lạ.
Nó như—
Ừ.
Nó không đang tiến hoá, đúng không?
Và, bạn biết đấy, tôi được nuôi dạy trên nền tảng về một nhà lãnh đạo hay tinh thần lãnh đạo.
Và tôi nghĩ, bạn hãy an nghỉ, bố tôi, con đường mà bố tôi đi thật tồi tệ.
Những năm cuối đời của bố tôi gắn với việc chịu trách nhiệm.
Tôi nhận thức được những điều mình đã không làm.
Tôi nhận thức được những sai lầm tôi đã phạm.
Và tôi nhận thức được những điều tôi đáng lẽ phải làm tốt hơn nhiều.
Tôi không thể thay đổi những điều đó, nhưng tôi muốn cố gắng trở thành ông nội/ông cố tốt nhất mà tôi có thể.
Kevin, anh yêu em và anh yêu em trai em, nhưng anh không thể quay lại.
Anh chỉ có thể nói xin lỗi, và ước gì anh có thể.
Em không cần phải như vậy.
Mấy đứa cháu mới là điều anh hướng tới.
Và nếu anh có thể làm hình mẫu ông nội tuyệt nhất cho tụi nó, thì đó là thắng lợi đối với anh ở thời điểm này.
Nhưng chính việc chịu trách nhiệm trong khoảnh khắc đó là điều anh nhớ nhất về bố và yêu nhất.
Bởi vì lãnh đạo, hoặc thiếu nó, đã đặt anh vào vị trí nói rằng, anh không muốn làm như vậy.
Anh muốn làm khác.
Và không phải vì bố anh là tệ nhất, nhưng chết tiệt, nếu ông ấy không làm sai những điều đó, quay lại nối các chuyện vào với nhau, anh đã không biết làm thế nào để làm đúng.
Vì vậy giờ anh có hai con trai, và anh muốn chắc chắn rằng tấm gương người đàn ông của anh đối với con trai anh là lãnh đạo, trách nhiệm.
Là chịu trách nhiệm.
Cảm xúc?
Bạn biết đấy, tôi không chống lại cảm xúc, nhưng tôi cũng là một người học, ai cũng có vấn đề.
Không ai, không thiếu những vấn đề.
Vì vậy, trọng lượng của thế giới mà bạn cảm thấy là nặng nhất đối với bạn có thể không thể so sánh với gánh nặng của người khác.
Và tôi nghĩ việc chia sẻ cảm xúc và có cơ hội bộc lộ hay trút chúng, cực kỳ quan trọng.
Nhưng bạn cũng đang sống trong một thế giới mà, bạn biết đấy, điểm yếu ở một thời điểm nào đó có thể bị lợi dụng, đúng không?
Bạn ở trong một thế giới của kẻ bị săn và cá mập, như tôi đã nói trước đó.
Và điều đó không có nghĩa cảm xúc của bạn không quan trọng vì chúng có.
Nó có nghĩa bạn cũng phải khôn ngoan và tỉnh táo, đúng không?
Và bạn cuối cùng đang cố gắng trở thành gì?
Và bạn cuối cùng đang cố gắng làm tấm gương tốt nhất cho bản thân mình trước rồi cho người khác vì điều gì?
Tôi không ngại yếu đuối, nhưng tôi nói chuyện với con cái.
Tôi nói với chúng và tôi bộc lộ, bố phải đối mặt với những khó khăn mà tụi con sẽ không bao giờ biết, bởi vì tôi không muốn để tụi con phải mang gánh nặng đó.
Nhiệm vụ của tôi là cố gắng hết sức để làm cho cuộc sống của các con dễ dàng hơn để các con có thể đi tiếp và làm được nhiều hơn những gì tôi từng làm.
Nhiệm vụ của tôi là cho các con cơ hội học những thứ mà tôi chưa bao giờ biết rằng mình có thể học ở giai đoạn này.
Nhưng tôi sẽ đảm bảo rằng mình giao tiếp với con theo cách khác so với cách tôi từng được giao tiếp.
Tôi sẽ không để tụi con bơ đi và lợi dụng những thứ mà tụi con có ngay trong tầm tay.
Tôi sẽ không để tụi con nói với tôi những thứ mà tụi con cho là nên làm vì tụi con cảm thấy như vậy, trong khi tôi biết ngay ở giai đoạn cuộc đời này điều gì tốt nhất cho tụi con.
Đó là cách tôi nuôi dạy con, và không có nghĩa nó giống nhau với người khác.
Nhưng với người đàn ông mà tôi là, tôi biết kiểu đàn ông mà tôi muốn con tôi trở thành dựa trên những gì kết quả của tôi đã và đang là.
Và tôi nghĩ nếu tôi đặt họ đúng chỗ để họ đơn giản hiểu, khi về già, các con có thể đưa ra bất cứ quyết định nào mình muốn.
Tôi là cha các con.
Tôi sẽ yêu các con bất kể thế nào.
Việc đó không làm tôi phải lo nghĩ.
Tôi chỉ muốn biết rằng tôi đã làm tròn nhiệm vụ những gì tôi có thể kiểm soát.
Và tôi muốn biết rằng các cuộc nói chuyện và đối thoại của chúng ta luôn thẳng thắn và đủ rõ ràng để các con cảm thấy thoải mái nói chuyện với tôi.
Và các con cảm thấy như cha mình luôn có lợi ích tốt nhất cho mình.
Đối với tôi, đó là con người của tôi.
Và ở thời đại ngày nay, con người tôi không bắt buộc phải phù hợp với con người của người khác.
Và tôi ổn với điều đó.
Và tôi ổn với việc con người của bạn là bất cứ thứ gì đối với bạn.
Nhưng tôi nghĩ chúng ta đang ở thời điểm mà xã hội muốn cãi nhau với nhau về việc quá nhiều kiểu “nếu mày không nhìn nhận như tao thì mày ngu”.
Và tôi nghĩ đó là lý do vì sao cuộc trò chuyện trở nên bất nhất và ô nhiễm như vậy.
Đó là quan điểm cá nhân của tôi và thông tin kèm theo nó.
Hy vọng khán giả của bạn nghe được điều đó và hiểu.
Và biết rằng không đồng ý với lựa chọn của tôi cũng ổn.
Ổn mà.
Kevin, chúng ta có truyền thống kết thúc phỏng vấn là vị khách cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách tiếp theo mà không biết họ là ai.
Câu hỏi để lại cho anh là, lời khuyên nào anh nhận được khi đã trưởng thành mà có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời anh?
Tôi sẽ nói lời khuyên hay nhất đến từ Chris Rock, khi Chris Rock nói với tôi hồi mới bắt đầu sự nghiệp hài, ông ấy bảo, nguyên văn là, “mày không chỉ muốn làm mấy người trong khu cười.”
Thế giới lớn hơn rất nhiều so với dãy nhà hay khu phố của mày.
Ông ấy nói, ra khỏi đất nước đi.
Ra khỏi đất nước và tìm cách làm cho cả thế giới cười.
Và khi đó, hài sẽ tốt hơn rất nhiều.
Lúc đó tôi viết nội dung rất cụ thể.
Khu vực 15th, chúng ta có mấy chuyện này, tiệm thuốc kia điên lắm.
Bạn từng gặp một gã ở tiệm thuốc trong khu bạn chưa?
Và kiểu như, không phải ai cũng liên hệ được hay không ai cũng liên hệ được.
Làm sao anh mở rộng nó?
Làm sao, làm sao anh mở ra để mà anh không bao giờ phải thay đổi chất liệu hay chính mình?
Đi đâu trên đời này, người ta vẫn cười được mà anh không phải điều chỉnh.
Ra nước ngoài đi.
Hãy nghĩ lớn hơn về cách anh làm nghề.
Ý tôi là, anh đã làm thế ở khắp nơi và ở nhiều ngành nghề rồi.
Anh đã sẵn sàng trở thành người ngoài ở nhiều căn phòng.
Điều đó có vẻ là trung tâm cho thành công của anh.
Ý tôi là, những gì Chris Rock nói với anh là xuống chốn lạ.
Đưa mình vào nơi mình không quen.
Và khi tôi nhìn sự nghiệp của anh và đế chế anh xây dựng trong kinh doanh và đầu tư, chính là như vậy.
Là anh đã sẵn sàng bước vào những vùng lạ vì một lý do nào đó.
Ừ.
Ừ.
Anh biết anh vừa khiến tôi nghĩ gì nữa không?
Và tôi muốn quay lại trước khi rời đi.
Có một chuyện hơi điên khi anh nói về cuộc trò chuyện về đàn ông.
Cái lạ đang xảy ra là có những người đàn ông cởi mở hơn.
Và nói nhiều hơn về những khó khăn của đàn ông.
Nhưng rồi những điều đó bị đem ra chống lại họ trong cuộc trò chuyện về đàn ông.
Khi anh bắt đầu nói về thứ anh đang phải đối mặt và cảm xúc, những thứ như…
Sức khỏe tâm thần.
Sức khỏe tâm thần và gánh nặng.
Dường như ngày nay nhiều đàn ông tiến lên muốn bộc lộ và nói chuyện hơn.
Nhưng nỗi sợ bị đánh giá sau đó…
Anh có nỗi sợ đó không?
Không.
Tôi chẳng sợ gì cả.
Tôi thật sự…
Tôi không quá để ý người ta nghĩ gì.
Anh đã từng đấu tranh với sức khỏe tâm thần chứ?
Không.
Không.
Tôi nghĩ tôi đã nói rồi, chuyện của tôi nhiều hơn là stress.
Nhưng không phải là vật lộn.
Nó như…
Đó là lo âu hay là…
Không, chỉ là tôi biết mình làm quá nhiều.
Ừ.
Tôi biết, tôi biết chắc chắn…
Triệu chứng của chuyện đó như thế nào?
Anh cảm thấy sao, kiểu…
Anh phải, kiểu, tắt máy.
Thế nên, điều tôi đang khá hơn là trong một ngày, có thời điểm tôi đơn giản là không…
Tôi tắt điện thoại.
Tôi ổn.
Tôi biết đã nói sẽ gọi.
Chỉ bảo họ là tôi sẽ bắt đầu từ ngày mai hoặc ngày kia.
Nhưng có một thời điểm trong ngày mà tôi tới đó và tôi nói, ok, xong rồi.
Anh xong.
Đó là…
Ừ, kiểu, và tôi thực sự…
Tôi xong thật.
Tôi không muốn nói chuyện gì nữa.
Tôi không muốn nghe…
Vậy là anh đang đẩy mình tới bờ vực đi đi lại lại liên tục.
Tôi có lúc trong ngày và mốc thời gian mà tôi tắt đi sớm hơn và sớm hơn.
Trong khi trước kia là mấy giờ khuya vẫn trên phone mà cố gắng giải quyết.
Cả ngày, anh cứ chạy ùa và chạy.
Nên tôi nghĩ càng lớn tuổi, tôi càng nhận ra điều đó không lành mạnh.
Phần lành mạnh cần một khoảng yên lặng một chút.
Ý là, anh cần…
Anh cần sự im lặng.
Và lái xe một mình, không bật nhạc.
Nghe hơi như một căn bệnh.
Không, anh cần im lặng.
Anh có hiểu tôi nói “nghe hơi như bệnh” không?
Bởi vì đây là chuyện đưa anh tới một điểm mà kiểu như nó hơi làm tổn thương anh một chút.
Và tôi đồng cảm.
Nên không phải tôi đang phán xét, vì anh vừa mô tả cả cuộc đời tôi.
Anh sẽ không có mặt trọn vẹn với người thân.
Anh sẽ không có mặt trọn vẹn trong mối quan hệ.
Tôi biết anh đã kết hôn.
Anh có bốn đứa con.
Làm sao anh có thể thật sự hiện diện khi đầu óc anh cứ…
Ừ.
Nhưng nữa, làm sao để anh trở nên thoải mái với việc người khác không hiểu?
Đó là mẹo.
Thật thà mà nói thì…
Ừ.
Trước đây tôi rất để tâm đến việc người khác cảm thấy thế nào về những quyết định tốt nhất cho tôi.
Ôi Chúa, tôi không muốn nói vì họ sẽ nghĩ tôi không làm điều này.
Sẽ điên lắm.
Tôi không biết.
Tôi sẽ làm thôi.
Bởi vì tôi suy nghĩ về người khác nhiều hơn suy nghĩ về mình.
Phải không?
Tôi đặt mọi người lên trước tôi.
Tôi đặt nhu cầu của mọi người, mong muốn của mọi người, lý do của mọi người lên trước tôi.
Không ai nghĩ đến khối lượng đối thoại mà tôi phải truyền tải hàng ngày và bao nhiêu lần điều đó lặp đi lặp lại.
Không ai nghĩ tới.
Vậy nên ngày mà tôi chấp nhận được là, tôi chẳng quan tâm họ có hiểu hay không.
Tôi xong rồi.
Tôi biết họ cảm thấy điều đó rất quan trọng và anh phải làm nó hôm nay.
Tôi sẽ nói chuyện với họ ngày mai.
Không có chuyện gì xảy ra.
Không có gì thay đổi giữa giờ này và giờ kia.
Anh phải tới một điểm mà anh thực sự hiểu và thoải mái với điều đó.
Bởi nếu không, anh liên tục đặt tất cả mấy thứ từ bên ngoài lên cái bàn của mình, và đĩa của anh lúc nào cũng đầy.
Anh chẳng bao giờ ăn hết đĩa của mình vì người ta cứ tới mà đổ thêm.
Hãy tưởng tượng điều đó.
Giả sử người ta cứ bảo anh ăn tiếp.
Anh cứ no dần.
Cuối cùng anh không thở được và vỡ.
Không khác gì cái đầu của anh.
Và ngày nay hơn bao giờ hết, người ta thấy nhiều người ‘bùng’ vì quá tải tinh thần.
Mọi người không phải là điên.
Tôi ghét cái kiểu ‘điên, mày điên, thằng khùng’…
Thật ra họ chỉ bùng thôi.
Quá nhiều.
Và khi họ gãy, họ gãy thật.
Chỉ vậy thôi, đủ rồi.
Tôi ngồi đây, tôi bực mình, tôi… tôi gần như kiệt.
Anh kiểu như, chết tiệt, anh điên à?
Không, không phải thế, họ chỉ bùng thôi.
Nhưng mà anh có tiền để đi nghỉ ở Bali.
Tôi sẽ đi, tôi, tôi…
Nhưng anh không đi.
Tôi có tiền nhưng không đi nghỉ ở Bali.
Tôi có tiền để nói, hôm nay tôi không nói chuyện nữa.
Đó là khác biệt.
Không phải vấn đề về kỳ nghỉ.
Không phải về chuyến đi. Cũng không phải kiểu “hôm nay tôi sẽ thôi nói nữa.” Ý tôi là những con người và nguồn lực mà tôi đặt xung quanh mình để giúp tôi làm tốt công việc.
Tiếp theo chuyện gì sẽ xảy ra với anh? Giả sử chúng ta ngồi đây sau 10 năm. Mọi chuyện đều suôn sẻ. Chuyện gì đã xảy ra?
Tôi nghĩ sau 10 năm, nếu tôi có thể ngồi trên một cái ghế đẩu ở một câu lạc bộ hài với 30 người, làm tiết mục và tận hưởng nghề của mình — mấy câu lạc bộ hài nhỏ xíu, nằm trong hẻm — ở nơi tôi đang sống lúc đó, tôi làm việc đó có thể hai lần một tuần, tôi chơi golf, tôi dành thời gian cho các con và hy vọng cả các cháu của chúng nữa, tôi trở thành ông nội và chúng tôi có thể lật giở album ảnh mang tên “Remember When”. Và có thu nhập thụ động gắn với những thứ tôi đã xây dựng, đang vận hành và hoạt động một cách độc lập. Đó là phiên bản thành công của tôi.
Kevin, cảm ơn anh. Cảm ơn, bạn ơi. Cảm ơn rất nhiều vì tất cả — anh nói về cách anh làm cho cuộc sống của mọi người hạnh phúc hơn, làm cho mọi người kết nối hơn, v.v. Và đó chính xác là ảnh hưởng anh đã tạo với tôi. Tôi nhớ lần đầu xem một trong những chương trình hài đặc biệt của anh trên sân khấu là khi tôi đang trải qua một giai đoạn rất khó khăn trong đời. Tôi cô đơn. Tôi ở trong một căn phòng ở Manchester. Lúc đó tôi chắc khoảng 18 tuổi và đang cố tìm hướng đi cho sự nghiệp và tương lai. Mọi thứ khó khăn. Và tôi nghĩ việc tôi xem lậu mấy chương trình hài của anh đã là khoảnh khắc thoát khỏi thực tại — là niềm vui nhỏ bé trong ngày của tôi. Vậy nên anh là điều đó với hàng triệu, hàng triệu người mà anh có thể không bao giờ gặp được. Anh đã mang rất nhiều niềm vui đến cho các gia đình. Anh đã kéo gia đình lại gần nhau. Anh đã khiến tôi và bạn gái đi xem anh ở Royal Albert Hall. Và tôi cũng đã xem anh ở New York khi anh diễn ở, tôi nghĩ là Madison Square Garden, trên sân khấu hình vuông đó. Anh là nguồn của niềm vui và sự kết nối. Và nếu thế giới cần năng lượng đó thì bây giờ cần hơn bao giờ hết. Tôi thật sự biết ơn và cảm ơn anh. Buổi này thật tuyệt vời. Tôi nghĩ anh đang làm một việc thiện ích và những gì anh cung cấp cho số đông là cần thiết. Đừng dừng lại. Tiếp tục đi, bạn ơi. Cảm ơn rất nhiều. Cảm ơn nhiều.
Giữ kín chuyện tôi sắp nói nhé. Tôi mời 10.000 bạn tham gia sâu hơn vào Diary of a CEO. Chào mừng bạn đến vòng trong của tôi. Đây là một cộng đồng riêng tư hoàn toàn mới mà tôi đang ra mắt. Có rất nhiều điều tuyệt vời xảy ra mà các bạn chưa từng được thấy. Chúng tôi có các bản tóm tắt nằm trên cuốn sổ của tôi khi tôi ghi âm cuộc trò chuyện. Chúng tôi có những đoạn clip chưa bao giờ phát hành. Chúng tôi có những cuộc trò chuyện hậu trường với khách mời và cả các tập mà chúng tôi chưa bao giờ, chưa bao giờ phát hành, và còn nhiều nữa. Trong vòng này, bạn sẽ được truy cập trực tiếp với tôi. Bạn có thể nói cho chúng tôi biết bạn muốn chương trình này như thế nào, bạn muốn chúng tôi mời ai và những loại cuộc trò chuyện bạn muốn thấy. Nhưng nhớ là bây giờ chúng tôi chỉ mời 10.000 người đầu tiên tham gia trước khi đóng cửa. Nếu bạn muốn vào cộng đồng riêng tư đóng này, hãy bấm vào đường link trong phần mô tả phía dưới hoặc vào doaccircle.com. Hẹn gặp các bạn sau.
Vài tuần trước, chúng tôi đã đưa toàn bộ đội ngũ của Diary of a CEO đến Mallorca. Cảm ơn mọi người, và cảm ơn vì chúng tôi đã đạt 10 triệu người đăng ký. Chúng tôi đến đó để ăn mừng. Khi ngồi ở Mallorca và nói về nhiều chuyện, một thành viên trong nhóm kể rằng họ đã đăng nhà lên Airbnb vào đúng ngày họ rời đi để đến Mallorca để kiếm thêm tiền. Khi chúng tôi trao đổi về chuyện này, tôi thấy rõ ràng đây là một cơ hội lớn cho tất cả thính giả của mình. Khi bạn đi xa, khi nhà bạn để trống, bạn có khả năng kiếm thêm tiền chỉ bằng cách đăng nhà lên Airbnb. Như các bạn có thể biết, Airbnb là nhà tài trợ cho podcast này. Tôi ngạc nhiên là nhiều người chưa nghĩ tới điều này. Việc cho thuê tài sản của bạn trên Airbnb khi bạn đi vắng thật sự là điều hiển nhiên đối với tôi, nhất là khi nó đang bỏ trống. Tôi nghĩ căn nhà của bạn khi để trống có thể đáng giá hơn bạn nghĩ. Nếu bạn muốn biết chính xác nó đáng bao nhiêu, hãy vào airbnb.ca/host. Bạn sẽ biết mình có thể kiếm được bao nhiêu trong khi nhà để trống và bạn đang…
幾週前,我們把「Diary of a CEO」整個團隊帶到馬略卡(Mallorca)去玩,多虧了你們大家,也多虧我們達到了 100 億訂閱,所以我們去那裡慶祝。當我們坐在馬略卡聊各種事情時,我其中一位團隊成員提到,他在離開去馬略卡的那天把房子放到 Airbnb 上租出去,賺點外快。我們討論後我非常清楚地意識到,這對所有聽眾來說都是個很大的機會。當你外出、房子空著的時候,只要把房子掛在 Airbnb 上,就有機會賺點外快。你可能知道 Airbnb 是本播客的贊助商,我很驚訝還有這麼多人沒想到這件事。對我來說,當你出門度假、房子放著不做事,把房子放到 Airbnb 上來出租是顯而易見的選擇。你知道嗎,我覺得你的房子在你不在時可能比你想像的還值錢。如果你想知道到底能賺多少,請到 airbnb.ca/host 去看看,了解你在外出度假、房子空著時可能賺到的金額。
你不能害怕把阻礙你的無知說出來。舉個例子給我看看。我可以舉好幾個例子,比如投資——你告訴我如果我現在把這筆錢放進去,我會得到 30 倍、20 倍──什麼鬼詐騙,我一眼就看出來是詐騙,去去別來找我這個傻瓜,這種事在我這不會發生,兄弟。但當你走過去,你會說:「我不知道那是什麼意思。投資到底是怎麼運作的?我不知道要去哪裡取得投資的資訊。」現在你參與了正確的對話,也參與了正確的機會,但你是透過在場當個笨蛋(願意承認自己不知道)而到達那裡,現在看看我能做成什麼。
Kevin,從你第一次做單口喜劇到你出名,花了 13 年,為什麼你沒放棄?因為我媽媽教給我的那些功課,我被我兄弟的經歷嚇到了,所以我們從頭說起。我在費城北區長大。我兄弟賣毒品。我爸總是在監獄裡出出入入,我媽不會讓那樣的事發生在我身上。所以我們有個協議:我有一定的時間要把喜劇做成。在我心裡那不會很難,因為沒有其他選擇。我會想辦法做到。所以我每天從費城開車到紐約,凌晨四點之前不回家,週末做 25 到 28 場表演。我那樣努力做了很長一段時間。這段掙扎會讓你每天想:「我在幹嘛?我能付房租嗎?」但我媽最大的教訓就是──你不可以放棄。很多人不會做那 13 年的苦功,多數人在第二年就退出,想去找快速回報。當你一直放棄去開始別的你以為是點子的東西,那只是一個循環,你永遠無法完成任何事。你得選一件事並把它做完。我選擇把單口喜劇做到底。因為如果我專注並把它做好,那會為我打開做其他所有想做事情的大門。他們說人生不可能樣樣都要得到,那代價是什麼?你有沒有為心理健康而奮鬥過?你會給年輕男性什麼建議,像是成為好男人需要什麼?
現在有個奇怪的現象,對「好男人」的定義變得模糊不清。現在看起來越來越多男性願意站出來、想表達、想談論,但又害怕被評價。你有那種恐懼嗎?只要給我 30 秒你的時間。我想說兩件事。第一,非常感謝你每週收聽本節目,這對我們所有人意義重大。這真的是一個我們從來沒想過、也無法想像會到達的夢想。但第二,這個夢想讓我們覺得我們才剛剛開始。如果你喜歡我們做的內容,請加入那 24% 經常收聽本播客的人,在這個應用上追蹤我們。我向你承諾:我會盡我所能把這個節目做到最好,現在與未來。我們會請到你希望我對談的來賓,並持續做你愛這個節目的一切。謝謝你。
在很多方面,你顯然是個特殊例外。你會成為今天這樣的人,必定有些早期背景是人們需要了解的。某種心性或熔爐塑造了你。我要理解的那個背景是什麼?我是個很有衝勁的人,而我的動力來自於構想。我喜歡有想法這件事,如果你愛上你所擁有的那些想法,你會有能量把那些想法變成更大的現實。對我來說,這就是大腦真正的燃料。
你覺得在你內在核心,那就是驅動你的東西嗎?是的,絕對是。這像是一個過程,但這個過程的結果是各種形式的成功。也可能是失敗。沒有失敗就沒有成功,它們是相伴而來的。伴隨失敗會帶來驚人的教訓和調整,因為你做錯的事或你以前不知道該怎麼做,現在你會更聰明地去處理。所以我同樣擁抱失敗的概念,就像我擁抱成功的勝利一樣。
如果我在你 10 歲或 15 歲時就遇到你,那時的你會有多像現在?一點都不像。一點也不像。那時我沒動力去做我不想做的事,不是好學生,常在學校混日子。我做過那些我不想做但我媽逼我去做的課外活動。出去閒晃才是我在做的事。
出去閒晃是一種奢侈。很有趣。但卻不是隨手可得的。我媽很嚴格。所以我沒有那種自由,這也是為什麼我越想要那些東西。
我找到你母親的這張照片。對啊。我和南茜·哈特。她很嚴格。對我特別嚴格。我哥哥比較被寬待一點。她對我哥哥比較放鬆,允許他晚上晚一點回家。但我哥做了其他那些事——賣毒,青春期做了很多小偷小摸和蠢事。我的媽看見她在我哥哥身上犯的錯,覺得她絕不會讓同樣的事在我身上發生。所以她對我更保護。你懂我的意思嗎?我就吃了虧。我要早回家,沒辦法出去閒晃,也沒辦法做那些事,這就是為什麼我那麼想要。於是我就在能反抗的地方反抗,我心想,既然你不讓我做,那我就不做;結果我就把很多機會都給浪費掉了。
你父親呢?亨利·威瑟斯彭,綽號 Spoonie G,我爸。對大多數人來說他是個失敗者,但我爸,唔,他人生裡不一定做了正確的事。幫派、犯罪、各種爛事、進出監獄、吸毒。我們成長的環境並不是對任何人都好的環境,但對於住在那裡的人來說,那就是他們的一切,反而有它的奇怪合理性。對我媽來說,她追求另一種更高的東西——教育、學位,想再考一個學位,想考碩士。她總是想變得更好,不斷進修,因為她覺得那是沒有人能控制的最大力量。
他們分開了嗎?有。從來沒結過婚。真的沒結婚?沒,從來沒結。
他們有沒有在某個時候實際分開住?我記得我爸真正跟我們同住的大概只有我很小的那些年。大概五到七歲,或許到八歲,如果我沒記錯。我沒有在有爸天天在家的環境長大。所以當我媽說「去他的,你給我滾出去」那就結束了。我爸是那種週末父親,或隔週見一次,平日偶爾來一下。後來他進進出出監獄,又染上毒癮,有段時間我們根本見不到他。
小時候你怎麼理解這些事?小孩怎麼看待父親來來去去、坐監、吸毒?你是環境的產物。在那種環境裡,那是常態。所以如果你問我當時怎麼理解,答案是沒有人真正有一個整天在家的父親。就像我所有的朋友,我們的爸就是「看到就看到」,我們愛他,因為那就是我們認為應該的樣子。我沒去別人家看過很多那種父親坐在餐桌旁跟媽媽一起吃飯、聊天、看起來幸福的家庭。我只記得少數幾個例子。有一次我去游泳隊一個朋友家,我記得他有自己的房間,那超扯的——你可以關門,這是你的空間。我說「哇,這是我的房間?」而我們根本沒有房間,我們有個走廊。我床就在走廊上,大家都能看見我。這就是我跟我哥在走廊上那兩張上下舖。朋友家還有草地,有後院,太誇張了。我們住的地方哪有這些東西。因為那是常態,所以我從沒被家庭的困境嚇到過。我爸媽就是不合,沒辦法,那就是事實。
那時你有男性榜樣嗎?我覺得那時我根本還沒具備「榜樣是什麼」的觀念。身邊有些好人,他們像是幫我媽分擔教養責任,幫她處理時間表上的困難,但我從沒在那個年紀看著其他家庭想「喔,這就是我要的、我要努力去得到的」。那時多半只是聳聳肩,無所謂。直到我長大後,我才開始真正理解、不是覺得,而是知道我媽當時試著教我的那些功課,開始慢慢在我腦中生效。
我媽想要教的其中一課就可以看得出來。她把東西夾在那本掛在牆上的聖經裡,像你現在看到的。支票啊,老兄。我付不起房租。真的付不起。我需要幫助。她說「我不會幫你,除非你開始讀聖經。」我跟她說「媽,我在讀聖經啊。」我在撒謊,完全在撒謊,「我在讀啦,拜託媽,是真的,他們要把我趕出去了。」她回「你有沒有在讀聖經?有的話再來跟我講。」她這樣堅持了很久。有一天我真的一個人,心想我該怎麼辦,於是我說好吧,去讀那本聖經。然後我打開聖經,結果好幾張房租的支票從裡面掉了出來,我當下就想,哇,真神奇。那件事讓我不得不真正打開聖經開始讀。但那其實是她的一種方式,一方面她知道我在撒謊,另一方面也是給我一個極好的教訓。她丟下的那些金句逐漸在我心裡有了反應。最讓我感觸深的,是那個不要開始自己做不到做完的事這個觀念。
我年輕的時候開始了很多事,但都沒做完。那是我和我媽之間的戰役。她會說:「不,你要做完。」然後她就會逼我做完。現在我想放棄了。她又會說:「不,你要做完。」所以我很多事情都是帶著一副態度去做的,這也是我做事草草了事的原因。但後來年紀大了,你會發現,為什麼一開始你要把時間投入在一件你不想做到最後的事情上?為什麼?或者只是因為你遇到一個困難時刻、走了個坎,為什麼你就這麼容易放棄?為什麼「放棄」這個念頭對你來說這麼快就冒出來?而且你對放棄的結果還那麼習以為常?我不該這樣,那也不該成為我的座右銘。所以我們不會停。如果開始了什麼,我們會把它看到最後;就算最後做得不是頂級,你至少知道你把時間、精力放在一件事上,你會為自己感到驕傲,為自己能把那件事畫下句點而驕傲。然後你才能開始下一個。但只有完成了某件事,你才能誠實地坐下來對自己說:「這就是,這就是人生。」這就是把事情看到底。
是什麼改變了你?發生了什麼,讓你突然開始更認真看待機會?
當你看到機會時,你卻放棄了。我記得,我那個、那個、我那個超級蠢的時刻——我蠢的時刻很多,不曉得我們有多少時間要慢慢說,但我真的有很多蠢事。但我最大的一次蠢事是,我們翹課去過高中畢業日。我們去了東岸的 Great Adventure 主題樂園。有個時刻我們玩完正在吃東西、聊天。我所有的朋友都在討論他們要去讀的學校——他們已經被錄取了,有信件什麼的。
「你們是什麼時候申請的?大家什麼時候考SAT的?」我剛考完,但我很匆忙,因為我想來這裡,我想翹課。等等,你們怎麼知道你們要去哪裡了?我完全沒概念,一點都不知道。
我所有朋友都進入下一個階段了,他們讓我自己當那個白癡。那時我才恍然大悟:沒有人會比你更在乎你自己,也沒有人會給你通往成功的地圖。你得自己去找那些資訊、去發現,你得想要得到它,你得想做。而在有對的幫助、對的知識之下,能把你放得更好位置。但最終你得自己想做。而我那種根本不想做事的態度,早早就把我推到一個很糟的位置。
是找到那個東西、你的那個「事業」讓你重新有動力,開始變成一個比較上進的人嗎?在某個時刻你從那個 Kevin 變成那個停不下來工作的 Kevin。
是的。那就是我的靈光一閃。
我的靈光一閃是:看看不用心會把我推到哪裡。我覺得自己像個不知道要做什麼的白痴。現在我在社區大學,當救生員,後來又去 City Sports(球鞋店)上班。我記得剛在球鞋店上班時,我想了好幾年都在說:「喔,這很酷,這就是我想做的。」我很興奮,去找了份工作,找到了,我想我會永遠做這個,我要做到最高等級,建立我的職業生涯。於是我當上店長,當了店長之後又在總部上班。我覺得這是可以建立起來的東西:我已經被激勵了,因為我想搞清楚我的人生要怎麼過,我現在要怎麼辦,開始有點慌。
我在球鞋銷售這塊領域很有發展,雖然我沒有教育背景或大學學位,但我在個性和銷售方面能夠游刃有餘。這就是了,這是我的召喚。真正的曙光是透過朋友的建議出現的:「你應該去做單口喜劇,你很搞笑。」你還記得他們說那句話時你在哪裡嗎?在我的工作場所。我每天都在那裡工作,在銷售區。有個同事——我一起工作的同事 Alice——她跟我說了那句話。你腦子裡當下是怎麼想的?那是把原本有的火苗吹大,還是點燃了一把火?不,我覺得火已經有了。之前我從沒想過要追求單口喜劇這條路,那個念頭從來沒真正在我腦子裡出現過。我一直都很搞笑,但我沒想過「我得想辦法成為一個喜劇演員」。那從不是我的想法。我知道我很搞笑、很會逗人、喜歡成為焦點,我愛舞台、愛燈光。但當時還不是「我懂了,這就是我要走的路」。那個念頭被提出來之後,我去參加了業餘之夜,然後我就愛上了。
你為什麼喜歡舞台和燈光?你為什麼喜歡表演?
那個笑聲。
為什麼?
沒有什麼比笑聲更棒。沒什麼比站在舞台上、在明亮燈光下更棒,而你從你所做的事情中能拿到的唯一正面能量,就是那個笑聲。哈哈哈哈哈,聽到人們笑,我就覺得:「哇靠,這感覺不一樣,這真的讓人充滿能量。」
那對你的自我感覺有何影響?我覺得我在做一件美好的事。如果我能讓人覺得好一點,如果我能讓你的一天更亮一點,那就是在做善事。那意味著我像是某種牧者、引導者。
我,我的責任是讓人覺得好一點。我的天啊。那代表成功。我可以把人帶到同一個目的地,大家能共享一個瞬間、一起笑,然後都把那個感覺歸功於我。我的天啊。這會變得全球化。會變得更大。
好吧,現在開始改變了。喔哇。等等,這為我打開了做這個或那個的門。這一切都是從笑聲開始的。都是從舞台開始的。
所以你去看了那場喜劇演出。嗯,我有看你早期表演的一些片段。有趣的是我覺得這大概是二○○○年代初。好吧。但我的意思是,你大概——
我的天啊。Caroline’s。就是這裡。這是我最好的一場。如果你要談我的事業,今晚我對你說的每句話都是笑話。好了。沒別的。我不想有人把這些東西看得太嚴肅。
我不知道為什麼演出結束後有人會走過來問我「現在誰比較好笑?」對,對。那捲帶子。那是我那時候需要的東西——一捲帶子。
我需要帶子的原因是為了把它寄到其他喜劇俱樂部,讓他們有個我才華的樣本,然後決定或評斷我要不要得到現場的面試機會。
那時你多大了?
我的天啊。就在那裡,我大概十八、十九歲。
太瘋了。
十八、十九歲而已。
因為那段片段太好笑了。我今天早上看了,笑死我了。
如果你能理解從舞台下來、表演得很好,然後他們把帶子塞到我手上的感覺,那真是賺到了。
我得到了。我有一捲好帶子。
我要去拷貝我的帶子。
然後我要寄給所有人。
我以前就是這樣做的。
因為它有價值。
它有價值。
開始進入喜劇俱樂部,開始有試鏡,開始有更多機會。
我的天啊。
凱文開始有電影試鏡,試鏡演員組找導演們。
他們都有那捲帶子。
每個人都有那捲帶子。
從那段時間開始,從十八歲到比方說二十出頭,你那時是一個非常有動力的人。
你努力工作。
你很專注。
非常。
那時候你跟你爸媽談喜劇,他們認為那是個正經的職業嗎?
我爸不太是。
因為那幾年我其實沒怎麼跟我爸說話。
那時我爸在處理他自己的問題。
我媽我們有個約定。
我有一段時間去讓喜劇說得通、想辦法靠它養活自己。
如果做不到,我就得接受我媽的想法,就是要念書邊讀邊找工作。
我的計畫不包括大學。
我完蛋了。
我不想念了。
不要社區大學了。
這就是我想做的事。
我明白了。
我從沒對未來這麼興奮過。
這就是我的路。
你要怎麼賺錢,凱文?
我會想辦法。
你要怎麼想辦法?
我會想辦法的。
我就去喜劇俱樂部,我一直在贏業餘之夜比賽。我覺得業餘之夜可以幫我付房租,因為我一直贏業餘之夜。
我連贏好幾場。
在我心裡,這並不難。
不會難,因為沒有其他選擇。
我把所有雞蛋放在同一個籃子裡,我對那個選擇非常滿意。
我把最後一顆蛋都放進去了。
其他都不重要,只有這個。
我保證,我會想出辦法。
你能幫我畫張圖嗎?如果你的職業生涯是一張圖表。
好,我就說這裡是十八歲,你現在四十六歲了。
所以你現在四十六。
這是這張圖的橫軸。這條軸上,我們把它當作成功。另一條軸是年齡。你能畫一條線示意它怎麼走嗎?成功和年齡。
好,對我來說,知道想做什麼,人生目標是在這裡開始的。
好吧?
現在,要弄清楚怎麼賺錢、營收、靠講笑話養活自己,那就——我們先往這裡走一會兒。就是平線,沒什麼起色。
我的意思是,我讓人發笑,我進了一些喜劇俱樂部。
但你只會用食物獲得報酬。
但接著發生了奇怪的事,你開始發現,喔,這裡有些機會出現。
我週末可以賺錢,每場可以拿20到25美元。
所以我不是只做一場,我會……比方說,一個週末我做到25到28場。
哇。
嗯,我開始每週賺500塊、400塊。
這是你幾歲開始每週賺500的?
大概是從18歲到22歲這段時間吧?對,差不多。
所以我每天從費城開車到紐約。
但因為這樣,你得進入喜劇節。
好嗎?
所以現在我們從這裡開始往上走,因為我們做這些場次做了一陣子。
但後來我上了一個喜劇節。
靠。
我上了喜劇節。那時業界看見我了。
「這是誰?這個新人是誰?他那麼有活力?他他媽的是誰?這個人有東西。」
好吧?
然後我開始開會,一般性的會議,現在我得到一個保留合約。
所以往上一點。
我想是ABC。
他們給我大概二十五萬美元。
所以他們保留你,希望能做點什麼。
什麼都沒發生。
所以我們又回到平盤。
現在我只是等電話響。
事情是這樣運作的嗎?
那如果我想自己創造東西呢?做個節目。
我的天啊。
節目被選中。
我再創一個東西。他們決定要做它。
靠。
出現一個模式了。
我可以一直這樣做,我可以像在紐約對待那些場次一樣對待它們。
我要走了。
我要搬去洛杉磯。
沒計畫,什麼都沒有。
平盤。
我在這裡。
我就是做了。我就是來搬過來了。
靠,老兄。
這很奇怪。
我不喜歡這樣。
我沒接到工作,老兄。
這事真的停滯不前。
我要上路巡演。
我想去外面跑場子。
我要當頭條。
我要做大學場。
所以我要賺大學場的錢跟喜劇俱樂部的錢,而且我要做到。
我為此努力了很久,對吧?
非常、非常久,久到現在我在喜劇俱樂部已經站穩了腳步。
在我開始在喜劇俱樂部站穩之後,我當時的人就說,欸,我們或許可以
去劇院。
你在加很多場。
到那時你已經是百萬富翁了嗎?
不,不是。
我只是個還在跑場子的喜劇演員。
下一個成功階段就是從喜劇俱樂部走向劇院。
好吧?
砰。去那邊。
然後再往上走。
劇院很快就賣光了。
哇靠。
就從劇院衝到大型場館。
哇靠。
Will Packer 當時說,他有一本他想拍成電影的書,叫做 Think Like a Man。
Steve Harvey 寫的。
他說我超好笑,他一直在追蹤我巡演,他要我當主角。
我們把片子拍了。
Think Like a Man 上映了。
Think Like a Man 在票房上破了九千多萬美元。
Will 說,嘿,跟你合作很好,我們再做別的吧。
我有一部片叫 Ride Along,你跟 Ice Cube 演會很棒。
砰。
Ride Along 票房破一億四千萬美元。
接著接著接著接著接著接著。
Get Hard、Central Intelligence、我和巨石強森。
就是發展得很快。
所以電影開始成功了,我心想,這太酷了。
但在這同時,我也該想辦法去創造自己的機會來源。
人家一直把機會帶給我。
我要怎麼創造屬於自己的機會來源?
我要成立製作公司。
我要開始做開發。
但現在我想,我既然創造了那個,就想再做別的。
然後我說,來做 Heartbeat Ventures,做創投(VC)。
喔,天啊,我創造了好多東西。
嘿,圍繞在我身邊的那些實體,這一切都是因為我的形象。
我的形象讓我能進到那些房間,開始建立關係,把自己放在可以談交易、創造長期收入的位置上。
就像 NASCAR,大家會靠到他們覺得表現最好的那輛車上搭便車。
我就是那輛車。
我應該有品牌合作。
Chase、DraftKings、Fabletics。
我應該有自己的品牌和事業,透過它們來創造更多長期收入的機會。
Gran Coramino、酒類、烈酒。
現在,哇,我把這個商業控制與所有權的概念抓住了,並用 Kevin 的幹勁、娛樂性和可見度去鏡像化它,把這些槓桿化,讓我能進到那些我原本可能沒那麼顯眼或沒那麼強勢的場合,但一旦我置身其中,我就能為他們帶來價值。
我可以幫忙放大或提升他們的品牌、他們的產品。
像 Fabletics、DraftKings 的案例,在我進去之前和之後,還有 Chase、金融素養、像 C4 這種東西,現在我不只是合夥人,我是所有者、代言人、大使,哇,這才是真正賺錢的地方,人生的生態系統。
你怎麼把自己放在能參與日常生活運作的位置上?
你看事情的角度變得更宏大,然後我又回到很早以前,那時我沒在專注、沒在想人生、沒在想事物如何相互連結。
現在我能套用我媽教我的那些功課,我想一切美好的事都會在應該發生的時候發生,但現在我有足夠的準備和打磨過的心態去理解,我不想開始一個我做不到完成的東西。
所以如果我要把自己放在能做這些事的位置,我要怎麼讓我的夥伴知道我願意全力以赴?
我要怎麼證明我不會放棄?
回頭看,我媽最大的教導就是你不會放棄。
你開始了就會完成它。
那我現在要怎麼讓我那些我在說「你應該跟我合作」的夥伴相信?
我要怎麼讓 Netflix 有安全感,知道找你簽下我,你得到的是 100% — 100% 的我,而我絕不會放棄,我會把所有事做到完?
我要怎麼讓其他片商的夥伴了解,和 Heartbeat 合作符合我的最大利益,我會帶給你很棒的產品、很棒的素材,讓你明白我們所做的,這樣我們才能繼續推動一個對彼此都有最佳利益的事業?
我要怎麼把這件事賣給你?
所以現在我做生意的「賣」面,和我做生意的「成長」面是相互對應、相互匹配的。
我做的每件事都是相輔相成的。
我應該能把那些我現在在運作上綁定的產品或合作夥伴,整合到娛樂生態系裡。
所以如果我那時手上有一罐 C4,要做一個健康與保健的活動,C4 就是我的夥伴,我應該把你整合進來這個機會。
嘿,我的電影有個場景可以穿產品,我應該在那場景裡穿 Fabletics,因為這會讓我的夥伴感到被重視、有位置。
哇,這就是我做的事。
我在提升。
我基本上以只有我能做的方式去經營我的所有權領域,去提升我的夥伴,讓我的夥伴回去說,你不一樣,這東西不一樣,這正是我們需要的更多。
那就是我的圖表。
我對那個圖表有一些問題。
所以我想我好奇的部分,是你 18 歲那段最初期的時光,那時候什麼都還沒發生。
因為我的很多聽眾,可能大多數人,都在某個追求或職業上處於這種停滯的時刻,他們也許還喜歡那件事,但它還付不起帳單。
沒有人相信他們。
也許他們的一些朋友在他們講自己的事時翻白眼。
回頭看你那個人生階段,那個季節是什麼樣子,你是怎麼熬過去的?
當我說我要當喜劇演員的時候,沒有人相信我好笑。
他們就說,你很搞笑,但不是那種「喜劇演員那種」搞笑。
我朋友就說,欸,你說你要上台?
你說什麼?
我要上台。
我要當喜劇演員。
怎麼可能?像艾迪·墨菲那樣?
我會說,我要當喜劇演員,但你永遠不會是艾迪·墨菲。
是啊,我知道,但我是說我要去做。
我要成為──我要當個明星。
不行。
我不知道,兄弟。
我不太相信那個明星的事。
我覺得你瘋了。
我覺得,不,我不覺得是那樣。
沒有人會像你那樣,對自己做的決定有那麼大的自信。
所以如果你在起步階段就等別人的認同,那有可能會,也有可能不會出現。
如果沒有出現,也不應該阻止你去走那條你該走的路。
錢通常不會來得快。
我們現在這個世代找到一些以前從未見過的、像創業式賺錢的方法,像社群媒體這套機制,這一代人怎麼駕馭它去找收入、去擁有,真是難以置信。
那以前根本不存在。
我們沒有那個。
在我那個時候,我們只有掙扎。
掙扎會讓你有幾天坐在客廳裡想著:他媽的,這到底是怎麼回事?
那為什麼你不放棄?
因為沒錢、大家都懷疑。
你當時相信什麼?
我相信的是,我終於找到我想做的事。
所以是熱情把我綁住了。
我找到我想做的事,我不會放棄,因為我太愛它了。
我堅信這黑暗隧道的盡頭有陽光,但我得願意走到那裡。
我只是還不知道怎麼到達,但我會想辦法。
所以我要去洛杉磯。
我原本在紐約,但在紐約之後,人家都說該去洛杉磯。
我要走了。
你到那裡要做什麼?
我會想辦法的。
如果需要做單口喜劇,我隨時可以上飛機飛到該去的地方做表演賺錢。
但光靠那樣做不會讓我成為明星。
我得去那裡。
我要靠近它。
我要聞到它的味道、感受它。
我要找到那些也想做到的人在哪裡。
我要去上演技課。
我要混進好萊塢圈子。
好萊塢是什麼?我要去那裡。
一旦你到那裡,會激起另一種、更大的饑渴。
因為當我在那裡、親眼看著時,我看到有人更厲害。
我記得,我有講過這個卡特·威廉斯的故事,我甚至不確定我有沒有跟卡特本人說過。
有一次我去當卡特·威廉斯的暖場,我記得我在BET喜劇獎的時候在場,我有參與一些嘗試,但那些東西就是沒辦法黏住。
我以為會成功的試播集沒過,那些我以為會發生的事就是沒發生,整個看起來就是不對勁。
那些角色都是小角色、客串,卻不是我要的那個大事。
我記得卡特·威廉斯在BET喜劇獎的那套場子。
他穿著豹紋西裝,把整個喜劇獎炸翻了,全場爆炸了,觀眾站起來。
我記得當時坐在觀眾席裡,我心想:就是那個。
就是那件事。
那反應、那吶喊、那一刻,我得有耐心,因為我的時刻會來。
我見證了他的時刻。
在那之後,他的事業就開始瘋狂起飛。
但我見過那一刻。
在那一刻,我的體會是他為那一刻準備好了。
他的段子、材料、一切都到位。
我看那場並不是以忌妒或憤怒的心態去看。
我就想,那就是了。
他可能在這之後就出發了。
當時是BET喜劇獎,我心想,這是有史以來最大的場合了吧?
順帶一提,他們後來也沒再辦那個喜劇獎了,我想那應該是最後一屆。
但如果在那一刻你沒把球接住,機會就會錯過。
你不知道那個時刻什麼時候會出現,但我堅持做這件事,因為我知道時刻會來。
當那一刻來了,如果我把那該死的時刻打到完美,一切都會改變。
但你可能不知道什麼時候會來。
你的時刻是什麼時候來的?
在沙奎爾的全明星喜劇秀。
我之所以把它跟卡特的故事聯想在一起,我記得場上有湯米·戴維森(Tommy Davidson),還有D-Ray,Saturday Entertainer當主持,我是壓軸。
我那場表演成了我有生以來最棒的其中一場。
在沙奎爾的全明星喜劇秀結束時,我說晚安,他們做了一個慢動作退場。
是一個慢動作的橋段,我走出去,觀眾都站起來、瘋狂歡呼。
順帶一提,我不知道這個慢動作退場會不會在專場的剪輯中出現,但我記得當下,觀眾全都站起來,明星也都在場,所有人都在。
在那一刻,跟你說這世界到底有多瘋狂──這就是為什麼我討厭我跟卡特之間曾經發生的那些事,因為現在我們和好了,我要讓你看看世界怎麼對齊。
卡特當時也在觀眾席,他只是以粉絲的身份來看表演。
那個時候,一切大事都在發生,而我也有我的時刻。
那一刻把我像砲彈一樣彈射出去。
如果我沒有為那一刻做好準備,我就不會知道接下來會發生的那些事。
好吧,那就鋪好了路。
我正要發行我的專場。我的專場《Seriously Funny》兩週後就要錄影。
然後沙克的 All-Star Comedy Jam 上場了。他們趕快把節目推出去,結果大獲成功。
接著我錄了我的單口喜劇專場。下一個專場就是《Seriously Funny》。《Seriously Funny》也轟動了。
但它之所以能轟動,很大一部分是因為沙克的 All-Star Comedy Jam 和看那節目的觀眾群。
我當時心想,天啊,這些人為了看《Seriously Funny》大規模出現。
然後《Seriously Funny》就變成了,哇,原來這是一個超大型的專場。
接著就是體育館、各種場地,一波接一波地爆發。
所以,從你做第一次那種單口表演到你迎來你的時刻,大概花了 12、13 年。
我覺得這很有意思,因為在那 13 年裡,大多數人根本不願意為某件事堅持 13 年才等到機會出現。
像你在 Instagram 上看到的那些名言、勵志短片,如果有人跟你說要等 13 年才會有你的時刻,幾乎沒有人會願意這麼做。幾乎沒有人。
但那 13 年就是你的訓練。我是說,Scooter Braun 有次跟我說,讓一個人與眾不同的是他願意在某件事上付出的工作量。他舉了一個例子:假設有人宣稱,只要有人能打中棒球界最好的投手投來的速球,就能拿到一百萬美元,大家都會去嘗試,因為誰都想要那一百萬。公告第一天,去打那球的人會成群排隊,可能是百萬人在排隊。結果很多人上去就被三振,然後他們會覺得,唉,完了,我沒打到。大多數人不會失敗後又重新回到隊伍裡繼續排隊再試。但會有人說:「我要繼續排隊。」你會發現隨著越來越多人退出、不願再等、也不願再去做那件困難的事,排隊的人會越來越少。
那個比喻很貼近人生。不會有很多人願意挺過那 13 年的苦逼日子。大多數人在第二年、可能第三年就選擇退出。沒錢了、覺得不行得想別的辦法。到第六年就會想,算了,幹這個幹嘛?我要找快速路徑、快速回報,因為對大部分人來說一切歸結到一件事:錢在哪裡?我在哪裡能賺到錢?
但你會發現賺錢其實並不難。一旦你開始賺錢,你就學會怎麼賺錢。這會帶來學習、理解,會帶來更好的資源,讓你下定決心:「不,我要做這個、我要建這個、我要去那裡、我要去見人、我要提案、我有個點子我要推它。」因為你變成一台更有效率的機器,你懂了。當你到達那個階段,錢就不再是你原先想像的全部了。但要到達那裡,你會失去一大票人。你會失去那個「群體」,因為那群人想要這裡立刻得到回報,既然沒在這裡顯現,他們就去找新的事情來填補,希望能在別處得到。結果就是不斷循環、重複,他們失去焦點。你從來不會完成任何事,你一件也沒做完。
你以為自己在專注的那件事,其實你會一直放掉去開始別的你以為是好點子的事,結果只是循環。你有沒有注意到這一點?我特別注意到年輕創業家的這個現象,尤其是那些還沒成功的人。他們開始一件事,當有人問他們在做什麼時,他們會說出十七樣東西。十七樣。這些東西幾乎沒有一樣真正有效,但他們就是說出十七樣。他們以為做越多事成功機率越大——其實完全相反。正好相反。
真正的方法是把你想到的那件事,用你百分之百的心力和專注去完成。完成之後,你才能把它拆解、挑出優點、缺點、以及其他,然後要麼重新啟動去改進它,要麼決定去做別的事。但前提是你得把它做完。
我選擇把單口喜劇當成我要完成的事。我決定如果我專注並把自己做成一個好的喜劇演員、一個出色的壓軸演出者,這會為我打開門,讓我能做所有我想做的其他事。如果我沒有那個基礎,我怎麼期望能進去?
我跟 Snapchat 的 Evan 聊過,他在講 T 型人才。意思是你對很多領域有廣泛的理解,但在某一項有非常深入的專長。那一項深入的專長幾乎就是你進入各行各業的那支「螺絲釘」或槓桿。對我來說,原本是行銷,但我能把那個深厚專長拿來去創辦媒體事業,因為做了 15 年行銷,本質還是那套。也因此我能進到股市那些圈子,因為那邊也真的需要懂行銷的人。正是那項專長,成為我在各種有趣場合裡的槓桿。
這也有點呼應你一開始說的:你有深厚的專業與 IP 經驗,這讓你能以投資人身分切入,進而擴展到製作與其他領域。對我來說,價值就在於自身。
但對自我的價值,以及真正如何去掌控、操作並正確駕馭它的理解,那本身就是另一個世界。
所以那顆星越大、越亮──如果你有在注意──它只是把你放到那些會讓人說「天啊,我認識你」的場合。你可以握個手,因為那顆星的關係,人們會因為認識你而產生興趣,這就給了你一個機會,讓對話變成:「你是做什麼的?」、「天啊,這也太酷了吧,我很想知道更多。」
你會發現,那邊的機會資源是無限的。我的天,你認真的嗎?我們很樂意跟你在這方面合作。你是在講心理健康、身心療癒嗎?聽著,強而有力、有自信或能激勵人的聲音,在我們做的事上可能大有可為。嘿,也許我們可以形成某種夥伴關係。我的天,回到學校、小孩,我愛小孩,我在想要做更多。像是這樣的東西我覺得我可以有很好的節奏和能量,讓孩子們對學校教育熱起來,因為我以前沒把它當回事。我要怎麼幫忙?你在哪學的?
當我看這張圖,我看到一個時刻,事情會很快往右上方上升,你開始踏入創業。但在那之前,你根本不懂這些東西。所以你在某個時候獲得了資訊。現在能到那裡,是靠你像海綿一樣吸收、而且不怕問問題。我對自己很有自信,能當房間裡的白痴。我非常坦然地說「我不知道那是什麼意思,解釋給我聽,給我一個情境例子——」我可以舉好幾個例子。
像是創投和投資,我以前堅信沒有人會偷走我的錢然後一無所獲。你要把錢放哪裡?不,我的錢會乖乖留在我床底下,我才不會把錢交出去。你說要我把錢給你,然後那筆錢會變成什麼?好,去找別的白痴吧,這裡沒戲,滾一邊去。我來自那種到處都是詐騙的世界,都是他媽的騙局。我一眼就看得出來,對吧?但當你說:「股票市場到底是怎麼運作的?投資到底是怎麼回事?你說你睡覺也能賺錢,那是什麼意思?」──你不能害怕把自己的無知說出口。
而更大的問題,我相信你很多觀眾都有,就是因為沒自信而對不知道的事保持沉默,好像你會靠著某天有人注意到你、然後主動告訴你需要知道的事。那不會那樣發生。你不會遇到一個人突然開始談你想知道的那些事,那永遠不會發生。你會發現資訊不是免費的,但它是能取得的。其實並不難獲得,難的是那些不敢說「我不知道去哪裡找」、非常沒自信的人。看看現在有多少教學、指南、各種「怎麼做」的內容。我們在創業者、意見領袖、實況主和娛樂圈看到的成功,跟那些所謂的勵志講者、教學專家(一到五步驟教你怎麼做)的成功是一樣的。
「我是來服務你、把你不知道的資訊給你的」這個概念是存在的,所以讓我告訴你怎麼拿到它,這是我可以幫你的地方。三個簡單步驟,確保你能做到。我不在乎你想走運動界、企業界或娛樂界──你都能把它拆解。以高爾夫為例,你知道高爾夫這一行能賺多少錢嗎?因為有成千上萬的人試圖教別人怎麼改善你的揮桿。老實說我不想大聲承認我的揮桿爛透了,但我不知道怎麼回事,我老是往球上方下砍。他媽的為什麼我會往球上方下砍?我不知道發生了什麼。有些人寧願每天在自家後院對著同一顆球練,也不願意去問別人:「嘿,有沒有什麼辦法教我怎麼把球打起來?怎麼把那球打高?」所以現在有人在線上把教學放出來,那些默默掙扎的人就會找到我,悄悄地看,想要進步,但還能保持沉默。那就是問題所在。
給我一分鐘,我要跟你介紹一個我團隊一直在用、大家一直在討論的裝置。它叫 Note Pro,由我們的贊助商 Plaud 提供。這張小小的卡片夾在你手機背面,可以記錄一切。它厲害的地方在於能同時收錄多個聲音,當有人說了重要的話,你只要按一下這個小按鈕,該時刻就會在你的筆記中被標示並保存。它會錄下聽到的對話,將那些對話轉成逐字稿,並用人工智慧把所有資訊整理成適合你的各種範本。
你會收到一份摘要、行動重點、重點整理,甚至一張心智圖,直接傳到 Plaud 應用程式裡。
所以我非常建議你透過下面說明裡的連結去看看 Plaud 的產品。
別跟任何人說這件事。
但如果你用折扣碼 DOAC22,某些 Plaud 的產品可以打 22% 的折扣。
還有那種「未知的未知」,你會有過那種經驗。
我記得你說過你可以看到幕後,而你之前根本不知道那裡有人在操控。
當我聽你這麼說時,那個比喻對我過去的人生來說真是太貼切了。我出身很普通,
我出生在非洲,搬到英國,媽媽是奈及利亞人,爸爸是英國人,完全不知道那些有錢人在後面玩什麼錢的把戲。
我以為賺錢的方式就是在麥當勞工作,努力一點,可能會當上經理,之類之類的。
然後,大概在我 27 歲的時候,坐在一個億萬富翁的廚房,看他打電話給他的人,
他們在公司要 IPO 前做一筆五千萬美元的交易,好拿到更好的價格。
我當時想,真他媽的。
重點是,當你看你最大的投資人時,
你會發現他們都在一起。
沒有人是單獨去投新東西的。
他們都會說,跟你一起會比較好,所以跟我一起做。
那 Gary 呢?
對,也叫 Gary。
看看能不能把他拉進來。
Michelle 呢?
嘿,Michelle,那 Melissa 呢?
你會發現這十個人,
每個人本來都能自己做一番事業,
但他們不相信單打獨鬥的掙扎,當你可以把一台由偉大頭腦組成的機器結合起來,
去提供另一個更棒的機會。
而且成功會帶來效果。
公司變大。
那我們就用我們的資源出去確保,把他們已經有的人才
和更多了不起的人對齊,創造更多職位,讓更多新頭腦有機會成功。
而在那些頭腦被培養、那些人員被提拔後,
原本處在底層的那個人,
我們就會去叫他來管理這個東西。
然後在這個下面,又出現另一波下雨般的情況。
新的頭腦、新的人員、新的事物。
好,這整個風投的生意、公司建立的生意,
不管是科技、生活型態還是健康,根本不重要是什麼。
你會注意到那些從底層出來的人,現在都在經營今天的新公司。
而底下的人才來源,將成為明日公司運作的頭腦。
一旦你看到幕後,其實也不是火箭科學。
一旦你心裡有數,你就會想,喔,媽的。
我記得我剛開始投資的時候,
有人說,天啊,Kevin,你把錢投進來會帶來非常可觀的價值。
我可不會放你們放的那麼多錢進來。
但你有參與本身就很重要,代表你相信它。
而我們可以說你和我們一起相信它,這很大。
你這話是什麼意思?
你是想他媽的偷走嗎?
你在幹嘛,老兄?
你講太快了。
把你剛剛說的再說一次,放慢一點,讓我聽得懂。
不要對我講話那麼快,因為我很沒有安全感,不知道你在說什麼,
裡面可能有什麼貓膩。
但不是這樣。
我們知道你在電影那邊過得很好,這很酷。
但這事情不一樣,Kevin,這對你可能會不一樣。
這是一門關於倍數的生意。
我們玩的是倍數、X 的遊戲。
所以今天你有的錢,若是成功,我們認為如果這是個燈泡或是瓶子火箭,
你會 30 倍、20 倍。
你跟我說,如果我現在把錢放進來,且我的聲音掛在我認為它是的那件事上——
一個瘋狂、瘋狂的投資機會——
那是的,Kevin,我們都相信。
但有了你的聲音,我們可能可以把它說得更大聲。
哦,天啊。
哦,天啊。
好了,我做到了。
哦,天啊。
我贏了。
我有回報了。
哦,天啊。
哦。
哦。
所以現在我看懂了。
你成為了正確對話的一部分。
你成為了正確機會的一部分。
但資訊能被發現,是因為有機會去當那些你從未想像過會出現的場合中,那個靜靜在一旁觀察的人。
但現在看看我能做什麼。
我能拿到這些資訊,拿我知道的一切,來進行這種自然的對話,就像我現在這樣,然後我們分享出來。
看的人裡面會有人拿到那些資訊然後說,我就知道。
我做的是對的。
只是時間早晚問題,等我把自己放到他們身邊。
當我做到時,天啊,我桌上有的東西、我創造的那些東西、那些機會,我會成為下一個把大家都在參與的那件事帶出來的人。
我會成為明天未來的那股能量。
人們只需要知道這件事發生得有多快、發生得有多猛,當它發生時你該準備好什麼。
而你也能投資很多很棒的公司,例如 Function Health,
現在估值為 25 億美元。
Eleven Labs,科技圈裡大家都知道,現在估值為 30 億美元。
還有 MoonPay、Yoga Labs、Sweat Pals、Radiant、Nororganics、Palter。
一堆東西。
都是你絕對想不到我會參與的東西。
你事後回頭發現這一切有多少其實是關於「人」的?
因為就算那個人在跟你說話——你舉的比喻,他叫你把錢放進一個東西裡,而你心想,他媽的,他是在偷嗎?
你得依靠一個你信任的人,比如你圈子裡認識的人。
我在想,因為大家沒講夠,所以到底要蒐集對的人有多重要。
你能想出那些瞬間嗎?你遇到一個人,整個局面改變,你看到了另一個全新的世界、看清了幕後的運作?
我的人都能看見這些。
我要非常坦率地說,像你一樣,在找到對的人之前,你會遇到錯的人。
遇到錯的人,你會想,他們不行,這不適合,我得找別人。
也可以選擇和人一起成長。我是相信成長的,對吧?
我覺得很棒的是,我們都能說自己是從某個方式開始,但最後卻到了完全不同的階段。
在那段成長的旅程中,有些人走不下去。
你可以有耐心,想為某些人著想,但他們可能不願意為自己做同樣的事。
因此,掉隊的情況會比本該發生的更頻繁,對吧?
但在商業上你會發現,情緒可能是你最糟的資產。
在生意上帶著情緒,對生意幾乎沒有任何好處。
所以我能把情緒從「想要」的世界中抽離,明白我所做的一切是為了更好地定位公司,這一點越多,我就越能做到。
那些為了把這家公司做到今天而努力的人,我對他們也有一份責任。
我要引進哪些有價值的人才,把我們放在一個更大的位置去贏?
有時你得放掉那些你曾以為會是關鍵的東西,因為你會達到一個頂點——你會發現有個天花板。
你會說,除非我們去找對的人、去找正確的人員,否則我們過不了這個天花板。
所以我堅信人才。我堅信要獎勵那些能做事、能把工作做好的人。
但你要意識到這點的唯一方法就是讓開。
我必須學會不再試圖控制一切,不再試圖事事親為,不再把手伸進所有事裡。
把人放在他們被雇來做的位子上,讓他們把事做好。
但你在認識人、與人相處時所需的耐心本身就是一種才能。
我想說,在這個階段,我更像是別人問題的硬碟,而不是一個普通的人。
我是那種別人會來說「我可以跟你聊聊嗎?我想跟你說發生了什麼事」的硬碟。
「嘿,兄弟,我在嘗試做這件事,我不知道他們想幹嘛,這是我在做的事。」
你必須整天、每天都成為一個積極的解決方案來源。
因為如果你說話只是為了說而不為了解決,那你就不該坐在那個掌控的位置上。
所以我每天都以解決方案為導向,因為我面對的是一個接一個的新問題,連結在我所建立的生態系統和社群上——如何在這個世界裡導航,或更好地導航。
因為每個人都想做點事,證明他們配得上他們所坐的位子或他們想要的位子。
所以每天你都在面對一個董事會的換人和新的機會板塊,還有戲劇。
每天你都在跟人說,不是現在、等一下、慢一點、我聽到了、我們會處理的、我們一起談。
溝通是關鍵,讓我們先把這事擱著,確保每個人都在同一頁。
你要把話說五遍六遍,因為你得確保你自己是你所講那件事的最佳範例。
所以每天你從沒想過會派上用場的東西就是溝通,以及提供出色對話以換取回報和努力的能力。
所以現在你又回到原點,像當初和你媽媽、和朋友在早年生活時一樣。那時我最擅長的是什麼?我能跟每個人建立連結。
在午餐室,我會跟每一桌的人坐在一起。不管你是誰、你做什麼、什麼種族,都無所謂。
在現在這個商業與企業的領域裡,如果大家覺得他們不能信任、不能相信或不願追隨我的方向、我的願景,那就代表我在做的某些事出了問題。
當人天生就沒有那些資訊、可能有信任問題時,怎麼建立一個仰賴人的帝國?
就像你提到的那種信任問題:等等,你是在想偷我的錢吧?
你有這麼大的帝國,裡面有很多不同的事業、Heartbeat和你的公司以及你的個人智慧財產,你會不得不把你的財富、你的事業和你孩子的遺產託付給很多其他人。
我聽到太多這樣的故事:我信了某個人,結果失去了一切。老實說,特別是在黑人社群,這是一個很重大的事實。
但我們也因為知識的缺乏而成為被利用的對象,對吧?
我們被坑的機率比沒有被坑的還高,因為「欸,他這裡寫的是你是律師,你會為我著想」;「欸,你是我的經紀人,你會為我著想」;「欸,你有把文件看過了」;「欸,你看過合約,一切都沒問題」;然後我就簽了。
我的無知不代表我懶惰。我的無知表示我相信你。
我也搞不清是該懷疑、該再檢查,還是該去雇人、去把人上崗來替我懷疑、替我再檢查、替我看小字、看細節,因為那實在不可能全部親自處理。
我不能只是因為你說了我就被坑。
嗯,對,我不能,但你就是那麼說。
回到情緒面,這就是為什麼我說情緒要被剔除的原因。
我要找人來看這件事,這樣我才能確定事情就是那樣。
我不會騙你,我知道。
但出於生意上的本分,我還是得確保用我的眼睛親自看過,或者讓我的人看過,他們可以跟你剛剛說的一樣,只是要確認我理解無誤。
是針對你個人嗎?並不是。
這只是我現在處理生意時的一個慣例。
你做的任何事我都不會往心裡去,也不會因為你想查我背景而不悅——你該查,這是生意。
我覺得外界並沒有給我們犯錯或遭遇損失時一個公平的理解──事情是怎麼發生的,有時路線就是被人從我這邊拿走了。
所以當我要從被奪走的狀態裡恢復時,你必須從一個安全的空間開始。而我的空間從來不安全,因為都是鯊魚,他們專門盯著獵物。
音樂圈的年輕人才是獵物。鯊魚看到年輕人才會有機會去包裝一切,讓世界看起來五光十色、掛滿鈴鐺和糖果。
要是我去得晚,獵物身邊又沒有人幫他護航,那年輕人每次都會被鯊魚吃掉。
我想這裡有一個責任的成分,很多人不想去承認:你必須負起責任。我生涯裡簽過爛約,回頭看二十年,我覺得可惡,我損失了很多。但那是我的責任。如果我不承擔,下次還會重蹈覆轍。
不過你也會認識很多人成為受害者。我不覺得那是最糟的事,特別是發生得早。很多朋友在音樂圈中,後來變成獨立藝術家、控制並擁有自己的廠牌,現在的處境比以前簽大公司的時候好很多,那時他們被吃得很慘。了解事情怎麼發生、為何會這樣之後,他們就說:我要自己做。
當你看看那些最大的獨立廠牌,以及落在這些獨立廠牌旗下的藝人,你會看到一個藍圖——人們在跟著曾在他們前面的人學習,照做。但那是因為他們學會了這行的生意。
如果你只是成為一家成功企業的一部分,嵌入其中,做那種按單打工、照他們路線走的受僱者,那不是明智的做法;如果你有機會模仿他們、再創造出自己的版本,你就應該去做。
所以我喜歡看到的文化是:有很多藝人現在是獨立的,或能夠說「我有我自己的版本」,無論是錄音室、製作公司、獨立廠牌,還是跟別人共同擁有的產品線。大家現在學著去跟隨並複製那些大集團在做的事。
我可以利用一個集團,把你的機器拿來,創造一個依附在你之下的小機器,跟你合作、分你一塊,但我仍然能夠擁有我的那部分。我可以利用你這個品牌底下現成的機會和消費者資源。
但代價是什麼?你知道的,你很成功,你有一整個帝國式的公司、企業和你創立的投資。他們都說人生不能把一切都擁有,尤其不能同時擁有。那麼這追求的代價是什麼?
時間。因為是時間。時間。
你的野心是不是永遠無法滿足?
是的。它就是關不掉的。就算你想關,也關不了。
那會不會讓你覺得自己是被拖著走而不是被驅動?
你當然會有那樣的日子。我每天都他媽的壓力超大,但我在壓力中運作。
你快樂嗎?
我絕對快樂,一千個百分之百快樂,但我對「我必須去做」這個概念感到壓力。
如果你的生命現在就結束,天不怕地不怕,如果今天就是終點,回頭看會不會覺得自己把事情排錯了優先順序?
如果今天是人生終點,我可以翹著腳很安心地接受離去。我做到了。我確保自己已盡最大努力去發揮,也嘗試把我愛的人擺在更好的位置,讓他們能看得更遠、做得更多。我的姓氏、我的家族名聲今天比昨天強很多。我有機會走到這世界各地,見到那麼多人,能更了解、看清這個世界,這是我的福氣。
人就是要擁抱、要愛、要分享。我透過我做的所有事,成為一股正面的能量,讓人們更靠近彼此。一切都是相連的。
所以我沒事。如果結束了,就結束了。但在我還有充足的健康、他媽的好腦子、堅強的思維能量,我能出發、我能做、我能達到的情況下,我不能接受浪費那段光陰。我不能接受浪費我還有能力去高水準連結的時間。
我的光芒還很亮,這讓我能夠進入那些圈子。如果我等到它慢慢暗掉才去搶那些位置,萬一我進不去怎麼辦?因為你來自哪裡,你總會害怕那股光會暗掉嗎?
絕對會。
就像,你不能不切實際。
沒有什麼會永遠持續。
沒有什麼。
我要毀掉你是誰。
那不是真的。
你可以重塑自己,你可以想辦法一次又一次找到成功的方法。
但你正在贏的那一件事,你不會永遠在那件事上贏。
對吧?
我喜歡談我的夥伴,Hove 還有 Rubin,Michael Rubin。
兩個很棒的朋友,也是兩個重塑、放大、重複前進的好例子。
對吧?
成功的饒舌歌手。
專輯。
有些專輯 Hove 再也做不出來了。
有人會把他所有的作品都視為最棒的作品。
有人覺得某些比其他更好。
但那場為了成為你在巔峰時的那個樣子的掙扎,是促使你前進的動力。
但作為一個有天賦的人,你會放手,因為你開始接受「我再也創造不出那個了」。
那是我抓到瓶中閃電的瞬間。
我再也創造不出這個了。
但我可以享受我現在做的事,我可以創造這個的變體版本,仍然展現我的才華,而且我做得很高水準。
老兄,你知道嗎?
這東西可能會到頂。
但天啊,我找到了他媽的動量。
現在電影業,或以 Hove 為例,我舉的例子,他接著找到了動量,然後,這件事,洛克斐勒的那件事,他、Dame,創造了這個東西。
底下的藝人和那個品牌底下藝人的進展開始砰砰發作。
Kanye,砰。
State Property、Beanie Seagull,砰砰砰。
Rihanna,所有這些人,砰。
現在這件事這麼棒,我們能夠創造出其他人。
那就是更多能量。
所以現在我不需要該死的,我不需要饒舌。
我看到的是我們創造的一個有價值資產的產品——它夠高級,能展示從我們底下出來的那些藝人是強大的他媽的才華,我們做了驚人的事。
現在我的事業,因為這個事業,這個事業也變得很棒。
Ace of Spades 和 Deuce 之類的。
喔靠,價值、退出、回報。
他在這些其他事情中不斷找到更多能量。
喔靠,40-40 俱樂部,更多資產、更多品牌、肖像權、合作、持股。
但所有這一切的背景都是藝人們。
就給我 15 秒來解釋你如何在線上建立一個可行的事業。
我看到那些在人生中獲勝的人,他們沒有完美的計畫。
他們只是踏出第一步,然後下一步,然後繼續前進。
他們保持著執著,也保持一致性。
Stand Store,一個我共持有的平台,也是我們的贊助商之一,是把你的知識變成收入的最佳第一步。
只需要幾分鐘就能啟動你的事業,開始在線上銷售數位產品、教練課程、會員或社群。
沒有任何技術頭痛或無盡的設定。
數以千計的創業家、創作者和冒險者使用 Stand 來掌控他們的未來。
因為 Stand 是為創業者而設。
為那些願意付出努力並押注自己的人。
如果你準備好開始建立,加入我們。
今天就啟動你的事業,並於 stephenbartlett.stan.store 享有免費 14 天試用。
你以前聽過這個東西嗎?
我現在手上拿的這個東西。
這叫 Ketone IQ。
他們的網站是 ketone.com。
你在這個 podcast 聽過我說我一年中的大部分時間都處在生酮狀態。
那是一種高度限制的飲食。
我這麼做的理由有很多。
其中一個是我靠跟人談話工作,花很多很多小時。
所以我想確保我的大腦在最佳狀態運作。
另一個我做生酮飲食的原因是因為我就是感覺比較好。
當我發現這個,也就是他們所說的外源性酮類產品——你可以喝它,它會提升你血液中的酮體濃度——我被震撼到了。
我聯絡了他們。
我見了他們。
我對他們的公司投入了大量投資。
因此我成為了該公司的共有人。
他們現在贊助這個節目。
所以如果你想親自試試,我建議你試試。
只要造訪 ketone.com/Stephen,你就能獲得第一筆訂閱訂單 30% 的折扣。
你的第二次出貨還會有一份免費贈品。
那是 ketone.com/Stephen。
你的節目叫做「Your New」,嗯,不一定是新的。
我其實在倫敦看過。
我和我的女友坐得靠前排,當你來倫敦演出 Acting My Age 的時候。
那場演出超級搞笑。
我們笑到不行。
而且它將在 11 月 24 日,週一上 Netflix。
如果你現在在聽,就得去看。
但節目的名稱,Acting My Age,是什麼意思,裝作自己年紀合適嗎?
為什麼選在現在?
你知道,你得長大。
我覺得這算是人生中最難的事之一,就是去理解長大到底意味著什麼,對吧?
你可以是個成年人,但仍然不接受成為成年人的真正含義。
當該長大的時候,你開始為了成長而犧牲那些年輕的你、責任比較少的你所享受、茁壯與榮耀的東西。
你會發現很多那些東西會被推到後面,變得不再重要,因為你他媽的在變老,有些事就是不一樣了,對吧?
我只是決定放手某個版本的生活,擁抱我的年齡和隨之而來的所有樂趣。
那麼當男人呢?
很令人困惑。
我覺得現在對很多人來說當個男人比以往更困惑。
我們經常談論這所謂的陽剛危機,男人擁有的男性朋友比以往少。
數據相當驚人。
男性的自殺率高出 300% 到 400%。
在大學學位方面,對每兩個取得學士學位的男性,在美國是三個女性。
還有一個相當可怕的勞動力退出率。
有數百萬名24到50歲的適齡男性不再參與勞動力,幾乎下降了百分之十。
現在當男人很難,原因有很多。
你又多加了一大堆。
一大堆理由。
事情並不簡單。
是啊。
我稱之為被污染的水域。
極度污染的水域。
你對年輕男人在成為一個好男人方面,有什麼建議嗎?
我覺得,今天對「好男人」的定義非常模糊,對吧?
而我堅信改變是會隨時間而來的。
所以我先這樣說。我也明白,沒什麼應該永遠不變,一切都該演進。
關於男人是什麼、什麼讓男人成為男人的討論很奇怪。
就是—
對。
它並沒有在演進,對吧?
我從小被教導要有領導力。
我覺得,願我爸安息,他走過的那條路真糟糕。
我爸晚年是由承擔責任所推動的。
我清楚自己沒做的事。
我清楚我犯的錯。
我也清楚哪些事我本來應該做得更好。
我改不了那些事,但我很想盡力成為一個最好的爺爺或祖父。
凱文,我愛你,也愛你兄弟,但我回不去過去了。
你不必回去。孫子孫女是你的重心。
如果你能成為他們最酷的爺爺,那對我來說就是勝利了。
但我最記得、最愛的是我父親在那一刻所展現的負責任。
因為領導力,或缺乏領導力,讓我處於一個位置上,讓我說我不想那樣,我想做這樣。
不是因為我爸是最糟糕的人,但他媽的,如果他沒有做錯那些事,回到剛剛說的,我就不會知道該怎麼做好那些事。
所以現在我有兩個兒子,我要確保我對兒子做男人的示範是領導、責任,還有承擔。
情緒方面?
我並不反對情緒,但我也是個學習者,每個人都有問題。問題絕對不缺。
所以你覺得是你承受的那個世界的重量,對你來說可能是最重的,但可能根本比不上別人所承受的重量。
我認為分享情緒並有機會說出或釋放它們非常重要。
但你也生活在一個某個時候弱點可能會被利用的世界,對吧?
我之前提過,你身處一個獵物與鯊魚的世界。
這並不表示你的情緒不重要,因為它們很重要;只是你也必須聰明且有覺察。
你究竟在努力成為什麼?你最後想為了誰先做出最好的榜樣,先是為自己,然後才是為別人?
我不介意示弱,但我會跟我的孩子談。
我會跟他們說、我會表明,你爸有你們永遠不會知道的掙扎,因為我不想讓你們承受那些負擔。
讓你們的生活更容易是我的工作,這樣你們可以做比我曾做過更多的事。
我的工作是給你們學習那些我在這個階段從未想過自己能學會的機會。
但我要確保我跟你們溝通的方式,會不同於曾經跟我溝通的方式。
我不會讓你混日子或濫用你手邊的資源。
我不會讓你跟我說你覺得你應該做的事,因為你感覺那樣,而我現在在你人生這個階段就知道什麼對你最好。
那就是我的教養方式,並不代表別人也一樣。
但以我這個人來說,我知道我希望孩子成為什麼樣的男人,這是根據我過去和現在的結果而定的。
我認為如果我把他們正確定位,讓他們明白,年紀大了你想做什麼決定都可以。
我是你父親,無論如何我都會愛你。
那對我來說沒有什麼好擔心的。
我只想知道我已經做好我應該掌控的那部分工作。
我也想知道我們的對話和交流一直夠坦率、夠直接,讓你覺得可以舒服地跟我說話,並且覺得你父親是為你著想的。
對我來說,那就是我的性格。在今天這個時代,我的性格不一定要適合你,我能接受。
也接受你做你自己的那套。
但我覺得我們現在處於一個時代,社會彼此間總想爭鬥,太常是那種「如果你不同意我的看法,你就是笨蛋」的態度。
我認為這就是為什麼這場討論變得如此不一致又被污染。
這是我個人的看法與我所附上的資訊面。
希望觀眾們能聽到並理解,也知道不同意我的選擇是可以的,沒關係。
凱文,我們有個結尾傳統,上一位來賓會留一個問題給下一位,而不知道會留給誰。
留給你的問題是:你成年後得到的、對你人生影響最大的一句建議是什麼?
我要說對我影響最大的建議來自克里斯·洛克。克里斯·洛克在我喜劇生涯早期告訴我,他的原話是,你不要只想逗黑人笑。
世界比你的街區或你那個社區大得多。
他說,走出國外。離開那個地方,想辦法讓全世界的人都笑。
那樣喜劇會好得多。
那時候我的素材非常具體。
在第十五區,你知道,我們那邊有這些,那家藥局超瘋狂。你在你那個街區的藥局有沒有碰過這種人?
問題是,並不是每個人都能產生共鳴或認同。
你要怎麼把它擴大?
你要怎麼、怎麼把它打開,讓你永遠不必改變你的內容或你自己?
不管你走到世界哪裡,人們都能笑,你也不必調整自己。
走出國門。
用更宏觀的方式去思考你的技藝。
我是說,你現在在各個領域、各行各業都做到了這點。
你願意在很多場合當那個局外人。
那似乎是你成功的一個核心。
我是說,Chris Rock跟你說的是走出不熟悉的地方。
把自己放到不熟悉的環境裡。
當我看你的事業和你在商業與投資上能建立的帝國,正是如此。
你願意去那些不熟悉的領域,出於某種原因。
對,對。
你知道你剛剛讓我想到什麼嗎?在我們離開之前我想倒帶一下。
有一件事,當你在講「男人的對話」時,蠻瘋的——
就是現在有一個奇怪的現象:男人開始更願意打開心,談論身為男人的掙扎。
但那些東西卻又在「男人的討論」裡被用來攻擊他們。
比如說,你開始談你在面對的事情、情緒、心理健康、壓力之類的…
現在似乎比較多男人願意站出來、想要表達、想要談論。
但又怕被評判…
你有那種害怕嗎?
沒有。
我沒那個鳥事。我其實…
我真的不太在乎別人怎麼想。
你有跟心理健康奮鬥過嗎?
沒有。沒有。
我想我跟你說過,我的問題比較像是壓力。
但那不是種「掙扎」。
就是…
那是焦慮,還是…
不是,就只是,我知道我做太多了。
對,我知道、我知道、我非常確定…
那有什麼症狀?你會有什麼感覺,像是…
你得關機。
所以我現在學會的是,在一天中會有個時間點我就是不…
我不接電話。
我知道了。
我跟他們說我要打電話,但就跟他們說我明天或後天再打。
但有個時間點我會覺得,好了,今天到此為止了。
你結束了。這是我的…
是的,我真的是…
我完了。我不想再談任何事。
我不想再聽任何東西…
所以你一直把自己推到邊緣,一次又一次又一次又一次。
我到了一天裡面,關機的那個時間點越來越早。
以前是熬到深夜還在講電話、還在想辦法。
整天你就是在趕、在衝、在跑。
所以我覺得我年紀越大,就越明白那不健康。
健康的一面就是要有一點沉默。
你需要一些寂靜。
自己坐車,不放音樂。
聽起來有點像病態。
不,你需要寂靜。
你懂我的意思嗎,為什麼聽起來像有點病?
因為這件事把你推到一個點,好像有點在傷害你。我有同感。
所以我不是在評斷你,因為你剛剛描述的就是我的整個人生。
你會沒辦法那麼在場陪伴你愛的人。
你在感情裡也不會那麼在場。
我知道你已婚,有四個孩子。
當你的腦子一直這樣,你怎麼可能真正活在當下?
是啊。
但同時,你怎麼能接受別人不理解你?那才是關鍵。
說得直白一點我很討厭這樣。
以前我對別人怎麼看我那些對我最好的決定,特別在意。
天啊,我不想說出來,因為他們會覺得我沒在做、會瘋掉。我不知道,我就直接去做了。
因為我想得比較多的是你們,而不是我自己,對吧?
我把每個人都放在我前面。
我把每個人的需求、每個人的想法、每個人的理由都放在我前面。
沒有人在想我每天要傳達多少訊息,這些事情一遍又一遍發生。
沒有人在想這些。
所以有一天我開始能夠接受,我才不在乎他們懂不懂。
像是,我結束了。
我知道,但他們覺得這件事很重要,你今天一定要做。
好吧,我明天再跟他們說。沒事的。
從這個時間點到那個時間點不會有什麼改變。
你要達到一個境界,能夠真正理解並接受這一點。
否則你會一直把外界那些狗屁東西擺到你桌上,你的盤子永遠都是滿的。
你永遠吃不完你他媽的一盤,因為人們一直來,把更多鳥事丟上去。
想像一下,如果別人一直叫你繼續吃,你會越吃越飽。
最後你他媽的無法呼吸,你會撐爆。
這跟你的腦子沒什麼不同。
而且比以往更是如此,你會看到越來越多人因為心理負荷過重而崩潰,老兄。
人不是瘋掉了——我很討厭那種「你瘋了、你這瘋子、他媽的你瘋了」這種說法。
事實上,人們是真的在崩潰。
就是太多了。
當他們崩潰的時候,他們就崩潰了。就是這樣,夠了。
我坐在那裡,我他媽的,真的撐不住了。
你會想:「天啊,你瘋了嗎?」不,你沒瘋,人家只是撐不住了。
但你可能有錢去峇里島放鬆。我要去,我、我…
但你不去。
我有錢但我不去峇里島。我有錢可以說今天我不再講話了。
那就是差別。重點不是度假。
這不是關於這趟旅行。
這也不是說,我今天不再說話了。
重點是我身邊那群人和我配置的資源,幫助我去做你的工作。
接下來,你會怎麼樣?
十年後我們坐在這裡。
一切都很順利。
發生了什麼事?
我想十年後,如果我能坐在喜劇俱樂部的高腳椅上,面對三十個人表演段子,享受我的手藝——在那些小而低調、角落裡的喜劇小場地——不管當時住在哪裡,大概一週表演兩次,我去打高爾夫,花時間陪孩子們,希望還有孫兒孫女,我當個爺爺,我們可以一邊翻著回憶相簿,一邊看到我建立的、能自動運作的事業帶來的郵箱收入(被動收入)。
那就是我心目中的成功。
凱文,謝謝你。
謝了,兄弟。
非常感謝你所做的一切,你說過你讓別人的生活更快樂、讓人更有連結,等等。
這正是你對我造成的影響。
我記得第一次看你的喜劇特別節目、看你在舞台上的時候,是我人生中非常艱難的一段期間。
我當時很孤單。
我在曼徹斯特的一個房間裡。
大概十八歲,正試圖釐清我的職業和未來,事情很難。
我想盜版下載你的喜劇特別節目,成為了我短暫的逃離,是當天那一小段的快樂。
你對數以百萬、無法親自見到的觀眾都有這樣的意義。
你為許多家庭帶來了歡樂,凝聚了家庭。
你讓我和女友去皇家阿爾伯特音樂廳看你的演出。
我也在紐約看過你,好像是在麥迪遜廣場花園那個方形舞台。
你是歡樂與連結的來源。
如果世界現在比以往任何時候都更需要這種能量,那就是現在。
我謙恭地感謝你,謝謝你。
這太棒了,老兄。
我認為你在做一件好事,你為大眾提供的東西是必要的。
所以別停下來,繼續努力,夥計。
非常感謝。
非常感謝,感激不盡。
把我要說的話放在心裡,千萬別外傳。
我要邀請你們一萬個人更深入地進入《CEO 的日記》。
歡迎來到我的內圈。
這是一個我剛向世界推出的全新私人社群。
我們有很多精彩的內容從未對外展示。
有我在錄製節目時筆記本上的簡要資料,有我們從未發佈過的片段,有與來賓的幕後對話,還有那些我們從來、從來沒有發布過的集數,以及更多更多。
加入內圈,你可以直接接觸到我。
你可以告訴我們你希望這個節目成為什麼樣子、你想要我們訪問誰,以及你希望我們進行的對話類型。
但請記住,目前我們只邀請前一萬位加入的人,之後就關閉了。
所以如果你想加入我們這個私人封閉社群,請點擊下方說明欄的連結,或造訪 doaccircle.com。
到時候再跟你聊。
幾週前,我們把《CEO 的日記》所有團隊帶到馬略卡去。
多虧了你們大家,也多虧我們突破了一千萬訂閱者,所以我們去那裡慶祝。
當我們坐在馬略卡,討論各種事情時,其中一位團隊成員提到他們在離開去馬略卡的那天,把自己的房子放到 Airbnb 上出租,想賺點外快。
當我們聊到這裡,我很清楚地看到這對所有聽眾來說是一個巨大的機會。
當你外出、房子空著時,只要把房子掛在 Airbnb 上,你就有機會賺一些額外收入。
你大概也知道,Airbnb 是這個節目的贊助商。
讓我很驚訝的是還沒有人多加考慮這件事。
當你外出時,把房產放到 Airbnb 上出租對我而言是顯而易見的選擇,尤其是房子閒置時。
你知道嗎?
我覺得你外出時房子的價值可能比你想像的還高。
如果你想知道它究竟值多少,請到 airbnb.ca/host。
你就能知道當你的房子空著時,你可能會賺多少。

No.1 Comedy Icon KEVIN HART reveals how he built a billion-dollar career on $25, slept in a hallway, overcame failure, and turned standup stress into global Hollywood success.

Kevin Hart is a world-renowned comedian, actor, producer, and Founder of Hartbeat, a global, multi-platform entertainment company. He is the author of bestselling books such as, ‘It Will All Work Out: The Freedom of Letting Go’, and features in the upcoming Netflix comedy special, KEVIN HART: ACTING MY AGE. 

He explains:

◼️What 13 years of rejection taught him about leadership and success

◼️How masculinity and discipline helped him overcome stress and self-doubt

◼️Why most people never make it in Hollywood, and how he did

◼️The moment he realized comedy wasn’t a dream, but was a business

◼️How growing up around crime shaped his ambition

(00:00) Intro
(03:01) What Made You Who You Are Today
(03:42) There’s No Success Without Failure
(04:18) What Were You Like as a Kid
(06:59) I Didn’t Grow Up With My Dad at Home
(10:11) The Biggest Lesson I Learned From My Mother
(15:23) I Thought My Future Was in a Shoe Store
(16:48) The Proposition That Changed My Life
(22:54) 13 Years of Struggle and Failure to Reach the Top
(27:18) How I Got Into Business and Business Development
(29:44) The Importance of Not Quitting
(32:08) Advice to Young People
(38:35) The One Moment I Knew Things Would Change Forever
(40:45) It Took 13 Years to Make It
(45:39) The Deep Expertise That Allows You to Succeed
(47:51) Be Comfortable With Coming Across as Stupid
(53:32) Seeing Behind the Curtains
(59:26) How Much of Business Is About People
(01:02:48) The Importance of Communication in Business
(01:05:04) How Do You Know Who to Trust in Business
(01:10:35) What’s the Cost of Success?
(01:18:15) Kevin Hart Show: Acting My Age
(01:19:39) The Men’s Crisis
(01:21:05) What Does It Take to Be a Good Man?
(01:26:29) The Adult Advice That Had the Biggest Impact
(01:28:06) One More Thing About What’s Happening With Men
(01:30:30) Is There a Cost for Your Family?

Follow Kevin:

Instagram – https://bit.ly/4pgdUND

X – https://bit.ly/4i60W2I 

Facebook – https://bit.ly/4peILtW 

LOL! Network – https://bit.ly/43rS1T1

Kevin’s Netflix Comedy Special ‘KEVIN HART: ACTING MY AGE’ releases globally on Monday, November 24, 2025. He reflects on the trials and triumphs of his 40s,

managing family dynamics, and embracing the wisdom of aging.

You can purchase Kevin’s book, ‘It Will All Work Out: The Freedom of Letting Go, here: https://amzn.to/43yDIMy 

The Diary Of A CEO:

◼️Join DOAC circle here – https://doaccircle.com/ 

◼️Buy The Diary Of A CEO book here – https://smarturl.it/DOACbook 

◼️The 1% Diary is back – limited time only: https://bit.ly/3YFbJbt 

◼️The Diary Of A CEO Conversation Cards (Second Edition): https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb 

◼️Get email updates – https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt 

◼️Follow Steven – https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb 

Sponsors:

Plaud – https://www.plaud.ai/pages/steven use DOAC22 for 22% off Note and NotePin or https://amzn.to/47ahktN   

Stan Store – https://stevenbartlett.stan.store for your 14-Day free trial  

KetoneIQ – Visit https://ketone.com/STEVEN for 30% off your subscription order

Leave a Reply

The Diary Of A CEO with Steven BartlettThe Diary Of A CEO with Steven Bartlett
Let's Evolve Together
Logo