Author: The Diary Of A CEO with Steven Bartlett

  • Ozempic Expert: Ozempic Increases This Disease By A Factor Of 9! They’re Lying To You About Ozempic Side Effects & What It’s Doing To Our Brains! – Johann Hari

    中文
    Tiếng Việt
    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:01 [MUSIC PLAYING]
    0:00:02 Hey, what you doing?
    0:00:04 Programming our thermostat to 17 degrees
    0:00:06 when we’re out at work or asleep.
    0:00:08 We’re taking control of our energy
    0:00:10 use this winter with some easy energy saving tips
    0:00:12 I got from FortisBC.
    0:00:14 Ooh, conserve energy and save money?
    0:00:16 Maybe to buy those matching winter jackets?
    0:00:18 Uh, no.
    0:00:20 We’re also getting that whole matching outfit
    0:00:21 thing under control.
    0:00:24 Discover low and no cost energy saving tips
    0:00:27 at fortisbc.com/energysavingtips.
    0:00:28 Matching jackets?
    0:00:30 Please no.
    0:00:32 We’ve not spoken for two years.
    0:00:35 But I have to say, you look remarkably different.
    0:00:37 So I lost three stone in a year.
    0:00:39 And there’s a secret to that, Stephen.
    0:00:42 Johann Hari, the best selling author
    0:00:43 who’s using his own body–
    0:00:46 –to unearth the extraordinary benefits
    0:00:49 and disturbing risks of the new weight loss drugs.
    0:00:51 Osempic, it is literally the hottest drug
    0:00:53 in the country right now.
    0:00:55 I’m really worried about the risk of these drugs.
    0:00:58 You’re nine times more likely to get this particular condition,
    0:01:00 which is excruciatingly painful.
    0:01:02 And these drugs are working very hard
    0:01:04 on key parts of your brain.
    0:01:06 In fact, there are 12 significant risks
    0:01:07 and we’ll get into that.
    0:01:09 But it seems extraordinary that we’ve reached the point
    0:01:12 where we would inject ourselves with a potentially risky drug
    0:01:13 to stop us from eating.
    0:01:16 And we’ve had 40 years of relentlessly promoting diet
    0:01:18 and exercise as the only solutions.
    0:01:21 And only 10% of people really do lose huge amounts of weight
    0:01:23 on diets and keep it off.
    0:01:25 But now we have the most effective tool
    0:01:27 for self-starvation human beings have ever come up with.
    0:01:29 When I started taking the Osempic,
    0:01:31 I was literally 80% less hungry than I normally am.
    0:01:35 These drugs really do massively reduce or reverse obesity.
    0:01:36 And a few years from now,
    0:01:38 we’ll have 50% of the population taking it.
    0:01:40 The new miracle drug.
    0:01:43 Now, this is when I go through the 12 big risks,
    0:01:45 some of which have not really been explained to the public.
    0:01:47 So within a year of stopping,
    0:01:49 you regain 70% of the weight you’ve lost.
    0:01:51 Muscle mass loss is a real problem.
    0:01:54 There’s concern that it may be causing suicidal feelings.
    0:01:55 And then there’s one of the really big risks.
    0:01:58 And it’s absolutely grim beyond belief.
    0:01:59 And that is…
    0:02:01 Congratulations, Diary of Oseo Gang.
    0:02:02 We’ve made some progress.
    0:02:06 63% of you that listen to this podcast regularly
    0:02:10 don’t subscribe, which is down from 69%.
    0:02:12 Our goal is 50%.
    0:02:15 So if you’ve ever liked any of the videos we’ve posted,
    0:02:17 if you like this channel, can you do me a quick favor
    0:02:18 and hit the subscribe button?
    0:02:20 It helps this channel more than you know,
    0:02:21 and the bigger the channel gets,
    0:02:23 as you’ve seen, the bigger the guests get.
    0:02:25 Thank you and enjoy this episode.
    0:02:29 (upbeat music)
    0:02:33 – Johann, we’ve not spoken for two years,
    0:02:38 but I have to say, you look remarkably different.
    0:02:40 – It’s a secret to that, Stephen.
    0:02:41 – Really?
    0:02:43 – We can dig into, yeah.
    0:02:44 – What is the secret?
    0:02:48 – So for me, it started, it’s kind of a weird story.
    0:02:51 It started in the winter of 2020.
    0:02:52 So it was that weird period
    0:02:54 when kind of the world was opening up again
    0:02:56 after the pandemic.
    0:02:58 And I gained a lot of weight in lockdown,
    0:02:59 like loads of people.
    0:03:04 And because of that kind of weird moment of reopening,
    0:03:05 I went to a party for the first time in like,
    0:03:07 I don’t know, a year and a half, two years.
    0:03:11 And it was a party thrown by a kind of famous Hollywood actor.
    0:03:13 And on the way there, I remember thinking,
    0:03:14 this is gonna be kind of funny
    0:03:16 because all these Hollywood people
    0:03:18 are gonna put on weight as well, right?
    0:03:19 They’re gonna have gained weight.
    0:03:21 What are they gonna look like?
    0:03:25 So I remember getting there,
    0:03:29 looking around and having this really weird feeling
    0:03:31 because it’s not just that they hadn’t gained weight.
    0:03:33 Everyone was gaunt, right?
    0:03:36 Like everyone looked like their own Snapchat filter.
    0:03:37 Like they had like higher cheekbones.
    0:03:41 They looked cleaner and clearer and sharper.
    0:03:43 And I was kind of wondering around feeling a bit like,
    0:03:44 “Oh, shit.”
    0:03:47 And I bumped into a friend of mine on the dance floor
    0:03:48 and I said to her, “What?
    0:03:52 “Looks like everyone really did do Pilates during lockdown.”
    0:03:56 And she laughed and then she looked at me
    0:03:57 and I sort of looked at her and she said,
    0:04:00 “Well, you know it wasn’t Pilates, right?”
    0:04:01 And I sort of looked at her blankly
    0:04:05 and she pulled out her phone and she showed,
    0:04:08 she googled the image and she showed me an OZMPIC pen.
    0:04:10 I didn’t know what it was.
    0:04:11 And I said, “What are you talking about?”
    0:04:12 And she said, “It’s a drug.
    0:04:14 “Everyone here is on this drug, right?
    0:04:16 “Not just the stars like their wives, their agents,
    0:04:18 “their agents, kids, everyone, right?”
    0:04:21 I hadn’t been really thrown in.
    0:04:22 And then over the next few days,
    0:04:25 I read a lot about these new weight loss drugs.
    0:04:30 And I’ve never, I don’t remember ever coming across a topic
    0:04:35 where I felt so deeply conflicted from the very beginning
    0:04:37 and that conflict remained all the way through, right?
    0:04:40 The subtitle to my book is the extraordinary benefits
    0:04:42 and disturbing risks of the new weight loss drugs.
    0:04:44 And that’s even right from the start.
    0:04:48 I was aware that was the tension.
    0:04:50 So the benefits are kind of obvious, right?
    0:04:53 You know, I’m older than my grandfather ever got to be
    0:04:54 ’cause he died of a heart attack.
    0:04:56 Loads of the men in my family get really fat
    0:04:57 and die of heart attacks.
    0:04:58 My uncle died of a heart attack.
    0:05:00 My dad had a lot of heart problems.
    0:05:05 There’s a lot of evidence that obesity, unfortunately,
    0:05:07 does cause a whole range of health problems,
    0:05:09 over 200 diseases and complications.
    0:05:12 There’s a lot of evidence these drugs really do
    0:05:14 massively reduce or reverse obesity.
    0:05:18 The average person who uses them, as then Pickwogovi,
    0:05:21 loses 15% of their body weight in a year
    0:05:22 with the new generation of the drugs,
    0:05:24 the next ones that are coming down the line,
    0:05:27 the average person loses 24% of their body weight.
    0:05:28 It’s staggering.
    0:05:31 It’s just below bariatric surgery.
    0:05:33 So I could see the obvious health benefit
    0:05:35 and I could see that the alternatives
    0:05:38 that most of us have been pursuing diets
    0:05:40 have not worked well for most people.
    0:05:43 But at the same time, I thought,
    0:05:47 I mean, I had so many doubts straight away.
    0:05:50 I thought, well, we’ve seen this story before.
    0:05:52 There’ve been lots of miracle diet drugs
    0:05:53 that have been announced.
    0:05:55 They caused dramatic weight loss at first
    0:05:58 and we always discover some horrendous side effect
    0:06:00 that causes catastrophic outcomes
    0:06:02 that mean the whole thing has to be pulled.
    0:06:04 I thought that.
    0:06:08 I thought, well, we know what causes obesity, right?
    0:06:10 The reason obesity is massively increased
    0:06:12 is because of a complete change in the food supply.
    0:06:13 We eat completely different food
    0:06:15 to what our grandparents ate.
    0:06:19 We need to deal with that, not kind of drug everyone.
    0:06:20 I also thought, well, what will happen
    0:06:23 to people with eating disorders when they get hold of this?
    0:06:25 What will this do to the kind of positive changes
    0:06:27 that were happening and accepting
    0:06:29 a kind of broader range of weights?
    0:06:33 So I was really deeply conflicted.
    0:06:35 So to really get to the bottom of this for my book,
    0:06:38 Magic Pill, I spent a year taking the drugs
    0:06:39 and going on this big journey all over the world
    0:06:44 from Reykjavik in Iceland to Minneapolis to Tokyo
    0:06:47 to interview the leading experts in the world on these drugs,
    0:06:49 the biggest supporters, the biggest critics,
    0:06:51 all sorts of kind of alleys and avenues
    0:06:53 that follow from them.
    0:06:56 And at the end of it, it’s really weird.
    0:06:57 I know far more than I did before
    0:06:59 and I know far more about the benefits and risks
    0:07:01 and I know far more about what this is going to do to the culture
    0:07:04 and it will be massive.
    0:07:06 But I’m still really conflicted.
    0:07:08 So if we start there then, you’re at the party,
    0:07:11 someone mentions this is MPEC thing to you.
    0:07:14 Have you got the MPEC pen on you?
    0:07:16 – I have it as a prop. – You’ve got it here, OK.
    0:07:19 So it’s very simple.
    0:07:23 It’s just a little pen, it’s like an EpiPen.
    0:07:25 So you take that, you put on the little lid,
    0:07:27 I won’t take it out because I need this one later,
    0:07:29 but although this one’s empty,
    0:07:33 so you put a little, a twist, a little needle onto there
    0:07:34 and you inject yourself with it
    0:07:36 and you inject yourself once a week.
    0:07:40 And it’s really strange, the effect it has.
    0:07:45 I remember the first day I took the injection,
    0:07:48 a couple of days later, I remember waking up
    0:07:50 and I was lying in bed and I had this weird feeling.
    0:07:53 You know, I think when you wake up and you’re not quite with it,
    0:07:54 and you think, “What am I feeling?”
    0:07:55 and I was struggling to articulate it
    0:07:58 and I was like, “I thought, I felt mildly nauseous
    0:07:59 “which everyone gets when they start taking it,
    0:08:02 “but that wasn’t the thing that was puzzling me.”
    0:08:06 And then I realised I’d woken up and I wasn’t hungry.
    0:08:08 I don’t remember that ever happening to me before.
    0:08:10 I mean, I don’t mean that as an exaggeration.
    0:08:13 I used to be woken up every day, like really hungry.
    0:08:18 Often I would be woken up by hunger, by my stomach rumbling.
    0:08:21 And I went on my kind of typical routine for the day.
    0:08:25 I went to this cafe just around the corner from where I live
    0:08:27 and I ordered the same thing I would always order
    0:08:30 which was the kind of big kind of a brown roll
    0:08:33 with lots of chicken and mayo in it.
    0:08:35 And I had like three mouthfuls and I was full.
    0:08:38 I just didn’t want to eat anymore.
    0:08:38 I remember leaving.
    0:08:40 I remember Tatiana, the woman who works in the cafe,
    0:08:43 kind of shouting after me to see if I was ill or something.
    0:08:46 And then for lunch, I went to the same place I always go
    0:08:47 or went at the time.
    0:08:50 Next to my office, there’s a Turkish kind of restaurant.
    0:08:51 I went there.
    0:08:53 I ordered a Mediterranean lamb.
    0:08:57 Again, I had like three or four mouthfuls.
    0:08:58 I wasn’t hungry.
    0:09:01 It was like the kind of shutters had come down on my appetite.
    0:09:04 I was literally 80% less hungry than I normally am.
    0:09:07 And it basically stayed that way from then on.
    0:09:12 It was a very physically and psychologically strange experience.
    0:09:14 So on the pen itself,
    0:09:16 because I just want to make sure I fully understand.
    0:09:18 Is that that little pen you have in your hand
    0:09:20 for people that aren’t watching on video?
    0:09:22 It kind of looks like a big Sharpie.
    0:09:23 Yeah, exactly.
    0:09:25 And is that one dose?
    0:09:27 Yeah, there’s loads of doses in there.
    0:09:28 So you twist the base.
    0:09:29 Yeah.
    0:09:32 And each time you twist it,
    0:09:34 it would release with this pen, one milligram.
    0:09:35 OK. Yeah.
    0:09:38 And how many twists do you get out of one pen?
    0:09:40 I think each one contains four doses, yeah.
    0:09:42 And how much does that cost?
    0:09:44 So it varies massively because, as you know,
    0:09:47 I live half in the US, half in Britain a lot of the time.
    0:09:51 So in Britain, this costs you at the moment about £250 a month.
    0:09:54 In the US, it’s way more like $800 a month.
    0:09:55 So £250 a month.
    0:09:58 How many sort of doses do I get for that £250?
    0:10:00 That would cover your whole month.
    0:10:02 So each month, you’d have to pay £250.
    0:10:03 You get four doses in each one.
    0:10:04 And you said in the US, it’s way more.
    0:10:05 Way more.
    0:10:06 How much more?
    0:10:09 So it’s about $800 between $800 and $1,200.
    0:10:10 Bearing in mind, there have been lots of shortages,
    0:10:12 which I’m sure we’ll talk about.
    0:10:14 So the price has kind of been a bit sensitive
    0:10:17 to how much is actually available at any given time.
    0:10:18 OK, interesting.
    0:10:21 And are these drugs new?
    0:10:22 Relatively.
    0:10:25 So I interviewed the scientists who played the key role
    0:10:27 in the breakthroughs that led to the development of the drugs
    0:10:30 and then scientists who worked on it at every stage.
    0:10:31 So in one sense, they’re not that new.
    0:10:35 Diabetics have been using them on licence now for 18 years.
    0:10:38 So for obesity, they’re relatively new.
    0:10:41 For diabetes, they’ve been around for nearly 20 years.
    0:10:44 And it was fascinating talking to the scientists involved
    0:10:46 because one of the things that’s really weird about this
    0:10:49 is there’s a huge debate about how they even work.
    0:10:51 So there’s certain things that we know for sure.
    0:10:56 So if you now ate something, it doesn’t matter what it is,
    0:11:00 after a while, a hormone would start to be produced in your body
    0:11:02 called GLP1.
    0:11:05 And it’s one of many gut hormones that would start to be created.
    0:11:07 And it’s basically, GLP1 is a natural signal saying,
    0:11:11 “Steven, you’ve had enough, stop eating, just stop now.”
    0:11:14 But GLP1, natural GLP1, only remains in your system
    0:11:16 for a couple of minutes and then it’s washed away.
    0:11:19 So if you sort of push through it, you can carry on eating.
    0:11:22 Most people do stop when they get the signal.
    0:11:26 So what these drugs do is they simulate GLP1.
    0:11:30 They inject into you an artificial copy of GLP1.
    0:11:32 But instead of that GLP1 remaining in your system
    0:11:34 for a few minutes and then disappearing,
    0:11:36 it stays in your system for a whole week.
    0:11:40 So when I go to that café and I eat the thing I’d normally eat,
    0:11:42 my system is filled with signals that say,
    0:11:46 “You’re already full, Johan, you don’t need anymore.”
    0:11:48 So that was initially, that is definitely a key part
    0:11:49 of how it works.
    0:11:51 And it was initially thought that these drugs
    0:11:53 worked on your gut, right?
    0:11:56 These GLP1 is a hormone that’s made in the gut.
    0:11:59 It’s thought that the effect was it slows down your gut,
    0:12:02 it slows down gastric emptying.
    0:12:04 That is definitely happening, but the cutting-edge science
    0:12:08 and the leading neuroscientists that interviewed now believe,
    0:12:11 actually, it primarily has an effect on your brain.
    0:12:14 It changes what you want and how you want it,
    0:12:16 which brings with it a huge parallel set
    0:12:19 of both benefits and risks.
    0:12:21 – Interesting, so it’s once a week
    0:12:24 and you basically feel fuller for a whole week
    0:12:26 from one injection.
    0:12:29 – Yeah, not everyone gets to that state immediately.
    0:12:30 Some people, it takes longer.
    0:12:32 Some people, the side effects are just intolerable
    0:12:33 and they can’t take it at all
    0:12:35 or they can’t continue to take it.
    0:12:38 I interviewed plenty of people who were in that position,
    0:12:42 but for most people, the best way I can describe it
    0:12:45 is imagine you just had Christmas dinner.
    0:12:46 – Yeah.
    0:12:47 – I came up to you and you were completely bloated.
    0:12:50 You’re lying on the sofa and I came up to you and said,
    0:12:51 “Hey, Stephen, I got you a Big Mac.
    0:12:53 “Here it is.”
    0:12:55 And you’d be like, I mean, you could physically force yourself
    0:12:56 to eat that Big Mac.
    0:12:58 You might throw up, but you probably could eat it,
    0:12:59 but you just don’t want to.
    0:13:00 You feel full.
    0:13:03 So it creates a very rapid sense of fullness
    0:13:04 in response to fart.
    0:13:08 So I used to eat 3,200 calories a day roughly.
    0:13:11 I now eat about 1,800.
    0:13:12 It was a huge drop.
    0:13:15 And the benefits are kind of obvious of that,
    0:13:16 but there are really big costs.
    0:13:18 And I discovered this, in fact, 12 really big risks.
    0:13:20 And there’s all sorts of…
    0:13:21 ‘Cause at first, when you hear all this,
    0:13:24 you’re like, well, this is just catching win-win, right?
    0:13:25 Who wouldn’t want this?
    0:13:28 But there’s a lot of risks and downsides as well.
    0:13:30 – So I want to get onto all those risks and downsides,
    0:13:32 but one of the, I think, rebuttals
    0:13:35 that some people would have when they hear this
    0:13:37 is kind of contrary to the reaction that I think you expect,
    0:13:40 which is, Johanna, I really love eating food.
    0:13:43 I really, really enjoy the process of eating food.
    0:13:45 Aren’t you losing happiness?
    0:13:47 Because food gives a lot of people happiness
    0:13:48 in various ways.
    0:13:50 So aren’t you a little bit annoyed now
    0:13:53 that you’ve lost your desire to have, you know,
    0:13:55 that role that you used to have for breakfast in the morning?
    0:13:57 Hasn’t that taken something from you?
    0:13:59 – This is a big drawback for lots of people.
    0:14:00 I think I’m quite unusual.
    0:14:02 So I’ll explain how most people feel about this,
    0:14:04 then I’ll explain how I feel about it.
    0:14:05 You’re absolutely right.
    0:14:07 Even Jens Jules Holst, who was one of the scientists
    0:14:09 who developed a Zen pic, said,
    0:14:13 look, for most people, it’s just a life without pleasure
    0:14:15 in food is just unbearable.
    0:14:17 And after a couple of years, they just give up
    0:14:18 because they want to enjoy life, right?
    0:14:21 And one of the key things that gives us pleasure
    0:14:22 throughout the day is eating.
    0:14:24 And a lot of people feel that way.
    0:14:26 If you look at, for example, J. Rayner,
    0:14:28 a brilliant food critic here in Britain,
    0:14:32 you know, he just described how he started taking it.
    0:14:34 He would go to the best restaurants in Paris,
    0:14:39 places he loves, and he just couldn’t get any pleasure
    0:14:40 out of it.
    0:14:42 So for him, it was just awful.
    0:14:44 It’s a very common complaint
    0:14:45 that it drains pleasure from food.
    0:14:49 Honestly, I had almost the opposite experience,
    0:14:51 but I want to stress I do think I’m quite unusual.
    0:14:54 So I realized when I started taking these drugs,
    0:14:57 one of the fascinating things about these drugs
    0:14:58 is they will bring to the surface
    0:15:01 whatever psychological issues you had with food, right?
    0:15:04 Because it so radically interrupts your eating patterns.
    0:15:07 And that can be very challenging for a lot of people.
    0:15:08 I’m sure we’ll get into that.
    0:15:11 But for me, I realized how much am I eating
    0:15:13 from when I was very young.
    0:15:17 The pleasure I got from food was not primarily
    0:15:19 from like tasting it and savoring it.
    0:15:21 The pleasure I got from food was mostly
    0:15:23 from kind of a feeling of stuffing myself.
    0:15:26 So stuffing is like, you know, you do it at Christmas dinner,
    0:15:28 so we all do it sometimes.
    0:15:30 Stuffing is when you sort of eat deliberately
    0:15:32 beyond the point at which you’re full.
    0:15:33 And you feel it as a physical sensation.
    0:15:35 You can feel it sort of pushing up on your esophagus
    0:15:37 and out on your stomach.
    0:15:39 And I think from when I was very young,
    0:15:42 I grew up in a very violent and crazy environment.
    0:15:46 I think one of the ways I learned to cope with that,
    0:15:48 there are many productive and positive ways
    0:15:48 I learned to cope with that,
    0:15:50 but one of the kind of downsizes I learned
    0:15:53 to really eat to soothe myself and I would stuff.
    0:15:55 And when I started taking ozempic,
    0:15:56 I actually couldn’t eat like that anymore.
    0:15:58 You can’t stuff yourself.
    0:16:00 I would literally throw up if I, you know,
    0:16:01 tried to stuff myself.
    0:16:05 So actually for me, it massively slowed down my eating
    0:16:07 and I actually enjoy food a fair bit more now.
    0:16:08 I don’t want to overstate it.
    0:16:09 I’m not a foodie.
    0:16:11 I’m never going to be that person.
    0:16:12 But like, I remember going for dinner
    0:16:15 with one of my friends and I may be three or four months
    0:16:17 after I started taking it.
    0:16:18 And they’re saying to me, you know,
    0:16:19 it’s always been a bit stressful to eat with you
    0:16:21 ’cause you eat so quickly,
    0:16:23 but you don’t seem to really enjoy it.
    0:16:26 And now you do actually look like you’re enjoying your food.
    0:16:30 But I stress again, I don’t think I’m typical in that respect.
    0:16:32 There are far more people like Jay Rainer
    0:16:33 than there are like me.
    0:16:37 – I really want to go into why people,
    0:16:40 you know, people’s relationship with food more generally.
    0:16:42 But I wanted to close off on that,
    0:16:44 what you were saying about ozempic’s impact on the brain.
    0:16:46 You talked about GLP1 in the gut
    0:16:49 and the impact that hasn’t making you feel satiated,
    0:16:51 but you also alluded to there’s now research
    0:16:54 that suggests it’s doing something to the brain as well.
    0:16:55 – This is totally fascinating.
    0:16:57 It opens up a whole new set of potential benefits
    0:17:00 for these drugs in relation to addiction
    0:17:02 and a whole set of potential risks for these drugs
    0:17:04 in relation to depression.
    0:17:08 So I want to stress there is very big scientific disagreement
    0:17:10 about what is happening in the brain
    0:17:12 in relation to these drugs.
    0:17:13 And it’s a bit like when you interview people,
    0:17:17 it’s like looking at a picture that’s just coming into shape.
    0:17:20 So a year from now we’ll know much more than we do now.
    0:17:22 But what was discovered,
    0:17:25 what was actually discovered in the 90s
    0:17:27 here in London at Hammersmith Hospital
    0:17:32 was that in fact, we don’t only have GLP receptors in our guts,
    0:17:34 we have GLP receptors in our brains.
    0:17:37 In fact, GLP1 can be made in the brain, right?
    0:17:38 Which is fascinating.
    0:17:39 It could also be made in your thyroid,
    0:17:41 which is very significant, I’m sure we’ll come back to.
    0:17:47 So when you take these drugs, as John Wilding,
    0:17:48 one of the key figures in the development
    0:17:50 of these drugs said to me,
    0:17:51 you can tag the drug,
    0:17:52 which means that you can sort of diet
    0:17:54 and you can give it to animals
    0:17:55 and then cut open their brains.
    0:17:57 Obviously you can’t do that with humans.
    0:17:57 And when you do that,
    0:17:58 when you just give them the drug
    0:18:00 and you cut open their brain afterwards,
    0:18:03 what you find is this drug goes everywhere in the brain.
    0:18:05 It’s going all over the brain.
    0:18:08 It is primarily having a brain effect, right?
    0:18:11 And it definitely also much more anecdotally feels that way.
    0:18:15 When you take it, it feels like you want different things, right?
    0:18:19 It doesn’t just feel like a physical sensation of I’m full.
    0:18:21 It feels, I remember taking my God Sons to McDonald’s,
    0:18:24 maybe a week after I started taking it.
    0:18:25 And I didn’t want a McDonald’s.
    0:18:27 And one of my God Sons saying to me,
    0:18:29 who are you and what have you done with Johan, right?
    0:18:31 ‘Cause it was the sort of contrary to my preferences
    0:18:36 and one of my low points in life was Christmas Eve 2009.
    0:18:39 I went to my local branch of KFC
    0:18:40 just around the corner from where we are now,
    0:18:42 ’cause I used to live near here.
    0:18:43 And I said to the guy behind the counter,
    0:18:46 my standard order, which is so gross, I won’t repeat it.
    0:18:47 And the guy behind the counter said,
    0:18:50 “Oh, Johan, I’m really glad you’re here, wait a minute.”
    0:18:51 And I was like, all right.
    0:18:52 And he went off behind where they fry the chicken
    0:18:53 and everything.
    0:18:56 And he came back with a massive Christmas card
    0:18:57 and everyone who was working that day.
    0:19:00 And they’d written to our best customer
    0:19:01 and they all clapped to me.
    0:19:02 And one of the things that was so terrible
    0:19:05 is I thought this isn’t even the fried chicken shop
    0:19:06 I come to the most, right?
    0:19:08 How can this be happening to me?
    0:19:11 But so when you speak to the cutting edge neuroscientists
    0:19:12 and I interviewed them in great depth,
    0:19:15 there’s basically three theories
    0:19:18 about what these drugs are doing to your brain, right?
    0:19:21 Very broadly, I mean, this is a quite crude way of putting it.
    0:19:24 So one is you have in your brain
    0:19:25 something called the reward system.
    0:19:28 The reward system is what motivates you to do anything.
    0:19:30 So, you know, you have sex, you eat,
    0:19:32 you meet up with a friend,
    0:19:34 your reward center’s hum, right?
    0:19:35 It’s what makes you feel good
    0:19:37 when you do something pleasurable.
    0:19:40 And one theory about these drugs
    0:19:42 is they dampen your reward system.
    0:19:43 So the reason I don’t want a Big Mac
    0:19:45 is that a Big Mac is not as rewarding to me
    0:19:49 as it would have been before I took these drugs, right?
    0:19:51 That obviously brings with it a set of risks,
    0:19:53 because then you go,
    0:19:56 okay, if it’s dampening my reward system for Big Macs,
    0:19:59 is it dampening my reward system for the things I love?
    0:20:01 Writing, reading, there’s a big debate about this.
    0:20:03 There’s concern that in some people,
    0:20:06 it may be causing suicidal feelings.
    0:20:08 And in some people, it may be causing depression.
    0:20:10 There is a warning on the drug to that effect
    0:20:12 required by the FDA,
    0:20:14 the Fin Drug Agency in the United States.
    0:20:16 That’s one concern.
    0:20:18 But there are other scientists who say
    0:20:20 that that’s not correct,
    0:20:24 that the suicide risk is not accurate,
    0:20:27 and that they don’t work by dampening a reward system.
    0:20:29 Some people, like Aurelio Galli,
    0:20:31 who’s at the University of Alabama in Birmingham,
    0:20:33 said to me, what he thinks that it does
    0:20:35 is it resets your preferences.
    0:20:37 It’s almost like taking your phone back
    0:20:38 to the factory settings.
    0:20:41 It resets key elements of the kind of food you want
    0:20:42 to a healthier level.
    0:20:43 Can I just say on that?
    0:20:45 Sorry to interrupt, but I was thinking constantly
    0:20:47 as you were talking about your trip to McDonald’s
    0:20:49 and not wanting the McDonald’s anymore,
    0:20:51 I’ve come to see in my life
    0:20:53 that if I have something unhealthy,
    0:20:55 if I have sugar or a cookie today,
    0:20:57 I feel like I’m much more compelled
    0:20:59 to have another one tomorrow.
    0:21:02 I feel like I look back on certain periods in my life
    0:21:05 where I almost get into a bit of a sugar spiral.
    0:21:07 And it could be because of stress or some of the factor,
    0:21:08 but it made me think that the sugar itself
    0:21:10 is somewhat addicting.
    0:21:11 So when you were talking, I was thinking,
    0:21:16 is it not just a case that you’re consuming less sugar
    0:21:19 and some of these addictive food substances
    0:21:21 so you want it less the next day,
    0:21:23 if you know what I’m saying?
    0:21:25 Yeah, there’s an experiment that proves you’re right
    0:21:27 in a complicated way.
    0:21:28 Can I just finish off one thing about the brain
    0:21:29 and then come back to that?
    0:21:33 ‘Cause you’ve raised a super important and truthful point.
    0:21:36 The third theory about how it could be working in the brain,
    0:21:38 and this comes from a scientist called Professor Paul Kenney,
    0:21:40 who actually did the experiment that relates
    0:21:41 to what you just said.
    0:21:42 He argues that in your brain,
    0:21:44 you don’t just have a reward system,
    0:21:46 you have something called the satiety system.
    0:21:48 And this is a crucial concept for people
    0:21:49 who want to understand these drugs
    0:21:51 and what’s gone wrong with our diets more generally
    0:21:53 to understand satiety is just the feeling
    0:21:55 of having had enough, right?
    0:21:56 We’ve all had the feeling of being sated.
    0:21:58 You’re like, okay, I’m done, I don’t want anymore.
    0:22:00 We get that with food, sex, all sorts of things, right?
    0:22:02 You’re just sated.
    0:22:04 He argues that in your brain,
    0:22:06 there’s basically alongside the reward system,
    0:22:08 there’s also a satiety system,
    0:22:09 a system that just says,
    0:22:12 “Steven, you’ve had enough, stop now.”
    0:22:13 And he argues that what these drugs do
    0:22:16 is they dial up your satiety system,
    0:22:18 they don’t dial down your reward system, right?
    0:22:20 There’s a huge and ongoing debate about that.
    0:22:21 What we do know is they’re having
    0:22:24 some really significant effect on the brain,
    0:22:26 and that has all sorts of implications
    0:22:27 that we need to think about.
    0:22:29 When I was learning about this,
    0:22:34 I remember thinking this is a much more intimate
    0:22:36 and risky transformation than when you first hear,
    0:22:39 “Oh, I’m taking something that affects my stomach,” right?
    0:22:41 So there’s a lot there about the brain
    0:22:43 and implications for addiction as well,
    0:22:44 which we can talk about.
    0:22:45 But to come to the thing you asked about,
    0:22:47 which is so important,
    0:22:49 of all the things I learned,
    0:22:50 there was an experiment that kind of freaked me out
    0:22:54 about this, ’cause obviously I was trying to figure out,
    0:22:56 well, how did we get to this point?
    0:22:58 ‘Cause at first glance, I can see how it seems crazy
    0:22:59 in a way it did to me.
    0:23:04 We gained an enormous amount of weight in the last 40 years.
    0:23:06 So I was born in 1979.
    0:23:07 The year I was born,
    0:23:09 6% of British people were obese.
    0:23:11 It’s now 26%, right?
    0:23:15 Staggering increase unprecedented in human history.
    0:23:19 And it seems extraordinary that we’ve reached the point
    0:23:20 where we would inject ourselves
    0:23:22 with a potentially risky drug to stop us from eating.
    0:23:26 It seems so unnatural and so wrong.
    0:23:27 And I was trying to think, well, how did we get here, right?
    0:23:31 What happened, which is why satiety is so important.
    0:23:33 So it’s this experiment that I think helps to understand
    0:23:36 that thing you were saying about sugar.
    0:23:37 It’s done by this guy, Professor Paul Kenney,
    0:23:40 who’s the head of neuroscience at Mount Sinai in New York,
    0:23:42 and a brilliant neuroscientist.
    0:23:48 So Paul grew up in Dublin and he moved to the US
    0:23:50 when he was in his 20s to do his PhD, I think.
    0:23:52 And he moved to San Diego first.
    0:23:54 And he quickly clocked,
    0:23:56 Americans do not eat like Irish people, right?
    0:23:58 They eat much more sugar, much more fat.
    0:24:00 They eat just much more, right?
    0:24:02 And within like a year of being there,
    0:24:05 he’d gained, I think, a stone and a half or something.
    0:24:07 So he gained, I think it was 23 pounds.
    0:24:09 So he gained a lot of weight.
    0:24:10 And he started to wonder,
    0:24:12 sort of like the question you were asking,
    0:24:16 does this food, when you consume it,
    0:24:19 change your brain in ways that compel you to consume it more?
    0:24:20 What’s going on?
    0:24:24 So he designed an experiment that sort of investigated this,
    0:24:26 which I’ve nicknamed Cheesecake Park.
    0:24:27 That’s not its official name, right?
    0:24:31 You get a load of rats and you raise them in a cage.
    0:24:33 And they’ve just got the kind of food
    0:24:35 that rats evolve to eat over thousands of years.
    0:24:37 It’s pellets based on their natural diet.
    0:24:40 And if you do that, even though they’ve got far more pellets
    0:24:41 than they could actually eat,
    0:24:43 they will eat enough to deal with their hunger
    0:24:45 and then they just naturally stop, right?
    0:24:48 So when they’ve got the kind of food they evolve to have,
    0:24:50 they never become overweight or obese.
    0:24:51 They just stabilize their weight.
    0:24:55 They’ve got a kind of natural nutritional wisdom.
    0:24:59 Then Professor Kenny introduced the American diet to them.
    0:25:01 He fried up some bacon, he bought some Snickers bars,
    0:25:04 and crucially, he gives them a load of cheesecake.
    0:25:05 And they come along and they nibble the cheesecake
    0:25:07 and the other stuff.
    0:25:10 And quite quickly, they just go wild for it.
    0:25:13 They shun the food they evolve to have
    0:25:16 and they just start obsessively eating the cheesecake,
    0:25:19 the fried bacon, the Snickers bars.
    0:25:20 He described to me how they would like,
    0:25:22 he would put the cheesecake in
    0:25:24 and they would just hurl themselves into the cheesecake
    0:25:25 and then eat their way out
    0:25:28 and emerge completely slicked with the cheesecake.
    0:25:30 So given this kind of food,
    0:25:32 all their nutritional wisdom disappeared,
    0:25:35 just went away and they became obsessed
    0:25:38 with this new kind of food.
    0:25:39 And as he put it to me,
    0:25:42 within a couple of days, they were different animals.
    0:25:44 All their health indicators were worse.
    0:25:45 They were obsessively eating.
    0:25:47 Within a few weeks, their health was really bad.
    0:25:50 They became extremely obese.
    0:25:52 And then he varied the experiment even more
    0:25:54 and the way it seemed to me as a former junk food addict,
    0:25:55 a little bit cruel.
    0:25:58 He took all the American diet away
    0:26:00 and they just have the food they evolved to have,
    0:26:01 the food they used to eat, right?
    0:26:03 And he was quite sure he knew what would happen,
    0:26:05 that they would eat a lot more
    0:26:08 of the kind of natural food than they had before.
    0:26:11 And this would prove that junk food expands your appetites.
    0:26:12 That isn’t what happened.
    0:26:14 What happened was much worse.
    0:26:16 They completely shunned the natural food.
    0:26:20 It was like they no longer recognized it as food at all.
    0:26:21 They just refused to eat it.
    0:26:24 They starved and it was only when they were really starving
    0:26:27 that they went back to eating the natural food.
    0:26:28 There’s lots of human examples of this,
    0:26:30 but there’s something as Professor Gerald Mann,
    0:26:33 who’s a nutritionist at Harvard said to me,
    0:26:35 there’s something about the food we’re eating,
    0:26:37 which I think you’re getting at in that question,
    0:26:40 which is undermining our ability to know when to stop.
    0:26:43 Which is how we got to the point where so many people,
    0:26:45 47% of Americans want to take a drug
    0:26:47 that will make them stop.
    0:26:51 – I was reading about this thing you call the cheesecake park
    0:26:53 in your book in chapter two.
    0:26:57 And the other sort of step he took the experiment to
    0:27:00 was the whole idea of electrocuting the animals
    0:27:01 when they ate certain foods.
    0:27:05 And you say in the book that he then would electrocute
    0:27:08 the animals while shining a yellow light in their eyes
    0:27:09 so that they would eventually become scared
    0:27:10 of this yellow light.
    0:27:13 And in the case of the natural food,
    0:27:14 when he shone the yellow light in their eyes,
    0:27:16 they would run away.
    0:27:17 But even if he shone the yellow light in their eyes
    0:27:18 while they’re eating the junk food,
    0:27:21 they would stay and continue to eat the cheesecake,
    0:27:23 which kind of the conclusion in chapter two of your book
    0:27:25 as I’ve written it here is,
    0:27:28 and I think this came from the researcher,
    0:27:30 if you’re exposed to this food for a while,
    0:27:33 Paul concluded the desire for it is so great
    0:27:34 that you will ignore all sorts
    0:27:37 of negative consequences to eat it.
    0:27:39 – As we know, as I know in my own life, right?
    0:27:41 My KFC obsession had obvious negative consequences
    0:27:42 in my life.
    0:27:44 And the reason this is so important in relation
    0:27:45 to these drugs.
    0:27:47 So for a long time I was looking at two things, right?
    0:27:51 I was looking at why did so many of us gain so much weight,
    0:27:52 so rapidly.
    0:27:55 Obesity has trebled globally in my lifetime, right?
    0:27:57 Completely unprecedented in human history.
    0:28:00 Why did that happen and how do these drugs work?
    0:28:02 And at first I thought they were like parallel lines, right?
    0:28:05 But actually I realized they were like kind of braided plots.
    0:28:08 The answer is completely densely interconnected.
    0:28:11 What we know is the kind of food we eat
    0:28:13 profoundly undermines our sense of satiety.
    0:28:16 It completely disrupts, just like it did with the rats.
    0:28:18 We don’t get that signal.
    0:28:19 You’re full, you’ve had enough,
    0:28:22 stop from the kind of food we’re eating.
    0:28:26 And what these drugs do is they restore a sense of satiety.
    0:28:28 Karel LaRue, another one of the key scientists
    0:28:30 who developed these drugs,
    0:28:34 said to me, what these drugs give you is satiety hormones.
    0:28:36 They give you back a sense of being full.
    0:28:38 And in a way at first I thought,
    0:28:41 well, that makes the whole thing seem crazy, right?
    0:28:43 Because there’s a guy called Michael Lowe,
    0:28:47 brilliant professor at Drexel University in Philly,
    0:28:49 who said to me, look, you’ve got to understand,
    0:28:51 these drugs are an artificial solution
    0:28:53 to an artificial problem.
    0:28:55 We’ve artificially created this problem
    0:28:57 through a catastrophic food system
    0:29:00 that is screwing us up from childhood.
    0:29:01 And then along come these drugs
    0:29:03 as the artificial solution to that.
    0:29:06 And the first thing you think is,
    0:29:07 right, we’ve got to deal with the food system, right?
    0:29:09 And that is absolutely true and correct.
    0:29:13 And I remember going to one of my closest friends,
    0:29:16 I call her Judy in the book, it’s not a real name, who,
    0:29:18 you know, she’d had cancer seven years before.
    0:29:20 So I’ve been with her all through that kind
    0:29:21 of really grueling process.
    0:29:22 And it was an absolute nightmare
    0:29:23 because she’s a single mom.
    0:29:26 And you can imagine how grim that was.
    0:29:30 And I said to her, I feel like a complete fraud
    0:29:31 taking these drugs, right?
    0:29:33 I’m always talking about how we need to deal
    0:29:35 with the causes of social problems.
    0:29:39 I can see very clearly the cause of this problem.
    0:29:41 And this is just sort of dealing with the symptom.
    0:29:44 And she said to me, look, Johan,
    0:29:47 you can stop taking this drug.
    0:29:49 That’s fine. Do it if you want to.
    0:29:51 But when I had cancer,
    0:29:54 we know there is something in the environment
    0:29:56 that is triggering breast cancer in women, right?
    0:29:59 One in seven women in Britain now get breast cancer.
    0:30:00 That didn’t happen in the past.
    0:30:01 It’s not happening in Japan,
    0:30:03 where it’s only one in 38 women.
    0:30:05 Something is really wrong in Britain, in the US,
    0:30:09 in the way we’re living that is triggering breast cancer, right?
    0:30:11 But she said to me, you didn’t say to me
    0:30:14 when I got breast cancer, well, fuck me.
    0:30:17 All this environmental problem has caused this breast cancer.
    0:30:19 And now you want to inject yourself with another poison,
    0:30:21 chemotherapy, in order to deal with it.
    0:30:23 No, you said, okay, we’ve got an environmental problem.
    0:30:26 Obviously that environmental problem needs to be dealt with.
    0:30:29 But you’ve got to stay alive or you can’t deal with it, right?
    0:30:32 The analogy she gave me that really helped me,
    0:30:35 was she said, if your house is on fire, right?
    0:30:37 You could say, well, look,
    0:30:40 we need to build houses that aren’t made of flammable materials
    0:30:42 and we should make it the law
    0:30:43 that you’ve got to have sprinklers.
    0:30:45 And of course I agree.
    0:30:48 But the first thing you’ve got to do is put out the fire in your house, right?
    0:30:52 And then after that conversation, it was just after it,
    0:30:54 I met a guy called Jeff Parker.
    0:30:56 He’s in San Francisco.
    0:30:58 He’s a 66-year-old lighting designer
    0:31:02 who was about 16 stone when he first started taking weight loss drugs.
    0:31:04 And he was in real trouble.
    0:31:07 Heart problems, liver problems, kidney problems.
    0:31:09 It was very painful for him to walk.
    0:31:13 And he got Mungaro, which is the next generation up of these weight loss drugs.
    0:31:17 And he lost loads of weight and all his health problems reversed.
    0:31:20 And now he walks his dog over the Golden Gate Bridge every day
    0:31:24 and is really happy and said, look, I feel like now I’m going to enjoy my retirement.
    0:31:26 And I said to him, but Jeff,
    0:31:28 don’t you feel like we should be dealing with the environmental causes?
    0:31:30 And he said, absolutely.
    0:31:31 I totally agree with you.
    0:31:34 You start that campaign, sign me up.
    0:31:37 But I’ve got to tell you, by the time we achieve that, I’m going to be dead.
    0:31:40 Right? We’re not going to get there in the next few years.
    0:31:41 And I want to live.
    0:31:46 And I found that I found it hard to dispute.
    0:31:51 What if people say, well, you know, you could you could just not choose the role
    0:31:53 at the coffee shop in the morning.
    0:31:56 You could have just gone for, I don’t know, a salad or something.
    0:31:59 Yeah, it’s a choice you’re making, your hand to make better choices.
    0:32:01 So this was completely the voice in my head.
    0:32:05 I remember another one of my friends when I was at dinner and I was doing this.
    0:32:08 I was talking through everything I’ve been learning and I was talking about, you know,
    0:32:12 what you got away here, I thought, was the risks of obesity,
    0:32:14 which are really disturbing when you learn about them.
    0:32:17 I was actually surprised.
    0:32:19 We all know obesity is not good for your health,
    0:32:22 but I was actually stunned when you look at the evidence about how bad obesity is for you
    0:32:27 in relation to not just diabetes, but cancer, dementia across the board.
    0:32:28 We can come back to that.
    0:32:31 So I was like, well, you got away these risks of obesity
    0:32:33 against the risks of these drugs.
    0:32:37 And I learned that there are 12 significant risks associated with these drugs.
    0:32:40 And he said, what are you talking about?
    0:32:42 You haven’t got to weigh those risks at all.
    0:32:45 There’s a third option, go on a diet, exercise, right?
    0:32:46 And he said, I’ve seen you do it.
    0:32:48 You’ve done it plenty of times, right?
    0:32:49 Do that.
    0:32:50 And of course, I had this voice in my head.
    0:32:53 I thought I was cheating.
    0:32:55 And I thought, well, why don’t I do, why am I not doing that?
    0:32:57 Right.
    0:33:00 And I really began to get an insight into this
    0:33:03 when I went to interview an amazing person called Professor Tracy Mann,
    0:33:06 who’s in Minneapolis where I met her,
    0:33:09 who’s done some of the most important research on diet ever.
    0:33:12 Actually, I met her, I interviewed her in a place called Isles Bun,
    0:33:16 which is a famous cinnamon bun shop in Minneapolis.
    0:33:19 When I arrived, the guy on the door said, have you ever been here before?
    0:33:20 And I said, no.
    0:33:22 And he said, I will give you a free cinnamon bun then.
    0:33:25 He gave me this like 2,000 calorie, massive cinnamon bun
    0:33:28 that sat there the whole time we were talking about diets.
    0:33:31 And Professor Mann, she began to research this in the year 2000.
    0:33:35 And she wanted to figure out how much do diets work, right?
    0:33:36 Are they effective?
    0:33:40 And at that time, the science was very clear, diets are really effective.
    0:33:44 If you go on a diet, you will lose weight, right?
    0:33:48 But she’s looking at all these studies, almost 24,000 studies.
    0:33:52 And she noticed, as part of this big, it’s called a meta-analysis.
    0:33:55 And she discovered something a bit weird, which is most of these studies,
    0:34:01 the overwhelming majority, would follow people who were on a diet for three months.
    0:34:03 So you exercise your willpower, you go on a diet for three months,
    0:34:05 you lose a load of weight, and then they just stopped.
    0:34:09 And the implication was, you stay at that lower rate forever.
    0:34:12 She’d be like, I know quite a lot of people who are not in that position,
    0:34:13 that doesn’t happen to them.
    0:34:16 So she looked in more detail and discovered there were 24 studies
    0:34:19 that had followed dieters, not just over the short period,
    0:34:22 but for two years and then a handful of cases, five years.
    0:34:26 And when you look at the longer picture, the picture is really different.
    0:34:32 After two years, the average person on a diet has lost two pounds in weight, right?
    0:34:36 So it’s not nothing, but it’s pretty close to nothing, right?
    0:34:38 It’s extraordinarily low.
    0:34:42 So what we know from the research on dieting is there’s a very small number of people,
    0:34:47 around 10% of people, who really do lose huge amounts of weight on diets and keep it off.
    0:34:51 We all know people like that, I’ve got someone in my family like that, right?
    0:34:53 But for the vast majority of people, it doesn’t work.
    0:34:57 And I remember saying to Professor Mann and loads of other scientists who’ve looked at this,
    0:34:59 well, how can that be?
    0:35:03 Because we know, you only have to know the laws of physics to know,
    0:35:05 if you consume fewer calories than you burn,
    0:35:07 obviously you will lose weight.
    0:35:09 To dispute that, you have to dispute the laws of physics, right?
    0:35:13 So how can it be that these people are dieting, but they’re not losing weight?
    0:35:17 And Professor Mann and other people explained to me
    0:35:19 something that’s sort of missing in this picture
    0:35:20 that I think really helps us to understand it
    0:35:24 and is actually important for understanding these drugs, I think.
    0:35:26 So a lot of the scientists explained
    0:35:31 that there are biological changes that happen as you gain weight,
    0:35:35 which make it harder for you to find your way back in a way that you can sustain.
    0:35:38 So in the 60s and 70s, there was this theory about weight
    0:35:41 that was almost universally accepted.
    0:35:42 It’s called set point theory.
    0:35:44 It sounds a bit complex, but it’s pretty simple.
    0:35:47 You think about your temperature, your body temperature, right?
    0:35:50 Your body wants you to be at the temperature you and me are at right now, right?
    0:35:53 And if that temperature goes higher than that, if we get a fever
    0:35:55 or if we go to the Sahara Desert,
    0:35:58 our body will work really hard involuntarily to bring us down.
    0:36:02 It’ll make us sweat, it’ll make us really uncomfortable.
    0:36:06 And again, and also if your temperature goes below the temperature we’re currently at,
    0:36:08 your body will start to shiver.
    0:36:10 Again, it’ll make you really crave heat, right?
    0:36:14 So your body has a set level at which it keeps your temperature
    0:36:18 and it works extremely hard to keep you in that zone for your whole life.
    0:36:22 And it was thought for a long time that your weight was a bit like that,
    0:36:24 that when you’re born or possibly even in the womb,
    0:36:27 you have a biological set point for your weight
    0:36:29 that remains the same throughout your life.
    0:36:34 And you can go a bit higher or a bit lower, but basically you’re fixed there.
    0:36:38 But then the obesity crisis happened starting in the late 70s, early 80s.
    0:36:41 There’s a huge weight rise in such a large part of the population.
    0:36:44 And it looked like, oh, set point theory is just wrong, right?
    0:36:48 That can’t be correct because if it was true, then you couldn’t possibly have this.
    0:36:54 But then Professor Low at Drexel and other places and other people
    0:36:56 discovered what is really happening in my view,
    0:36:58 I think it produced very compelling evidence for this.
    0:37:04 As you gain weight, your body’s set point rises, right?
    0:37:08 So let’s say my body wanted me to be 18% body fat.
    0:37:12 As I get to 30% body fat, my body will then fight very hard
    0:37:14 to keep me at that higher level, right?
    0:37:16 Which seems really weird at first, why would that be?
    0:37:19 So let’s say you gained three stone, right?
    0:37:20 And then you tried to lose weight.
    0:37:25 We don’t think of a hypothetical Robert De Niro for the movie Raging Bull,
    0:37:27 gained three or four stone, right?
    0:37:29 And then tried to cut back.
    0:37:33 But what you’d find was your metabolism would massively slow down.
    0:37:37 So you would have to burn far more to get the same number of calories as you do now.
    0:37:41 You would crave far more sweet and salty foods.
    0:37:44 You would have lower energy, so you would find it harder to exercise.
    0:37:48 So your set point has risen and it’s trying to keep you there.
    0:37:52 And I remember saying to loads of scientists, well, that just seems bizarre.
    0:37:54 Why would evolution endow us with that?
    0:37:56 That’s such a maladaptation, right?
    0:37:58 Why would it be?
    0:38:03 And they explained to me, well, you have to think about the circumstances where we evolved.
    0:38:05 In the circumstances where humans evolved,
    0:38:08 in fact, every human circumstance pretty much until like 100 years ago,
    0:38:13 there was never a situation where you would have completely abundant calories.
    0:38:16 In fact, hyper abundant calories for your whole life.
    0:38:19 You’d have far more calories around you than you could ever possibly eat.
    0:38:20 That never happened.
    0:38:24 So your body didn’t– evolution didn’t prepare us with good instincts for that.
    0:38:28 What you did have, what was a big risk, was famine, right?
    0:38:31 There was a big risk that at some point in your life,
    0:38:33 food would run out and you would be in real trouble.
    0:38:37 And in a famine, the fattest person at the start
    0:38:38 is going to be the last man standing, right?
    0:38:41 Timothy Chalamet will die in week one of a famine.
    0:38:43 And, you know, John Candy will still be alive at the end of it.
    0:38:46 Although I said not a great example because John Candy has died, but you get the point, right?
    0:38:51 So actually, that’s why our evolution prepared us that, oh,
    0:38:54 if you gain weight, fight to hold it.
    0:38:57 Because sooner or later, you’re going to have to lose it in a famine anyway.
    0:38:59 So we evolve with this instinct that when we gain weight,
    0:39:03 we experience these biological changes that make it harder to go back.
    0:39:06 It’s not impossible. Willpower is a real thing.
    0:39:07 Some people can do it.
    0:39:11 But when you try, you are fighting against your own biology.
    0:39:14 You’re also fighting against your psychology and your environment
    0:39:16 for different reasons we can explore.
    0:39:19 So it’s not that dieting doesn’t work, but we’ve got to be honest.
    0:39:22 At any given time, 17% of people are on a diet.
    0:39:25 We’ve really tried that route, right?
    0:39:28 We’ve had, you know, 40 years of relentlessly promoting
    0:39:31 dieting as the diet and exercise as the only solutions.
    0:39:33 And we’ve gotten fatter and fatter and fatter.
    0:39:35 So there’s something missing in that picture.
    0:39:37 I think it’s partly set point theory.
    0:39:38 It’s also important for the drugs
    0:39:40 because some people argue like the guy I mentioned before
    0:39:43 in relation to the brain, Professor Aurelio Galli,
    0:39:46 some of them argue that what the drug may be doing
    0:39:48 is actually resetting your biological set point,
    0:39:52 lowering the kind of temperature at which your body tries to keep your weight.
    0:39:54 It’s bringing your set point down
    0:39:57 so that you don’t get those effects like the metabolism slowing
    0:40:00 and all the other things that kick in when you try to lose weight.
    0:40:02 I think on average, and this might not be accurate,
    0:40:05 but I think on average we live more stressful lives than we once did as well.
    0:40:08 And I wonder the relationship that are more stressful,
    0:40:10 more frantic, more busy, notification filled,
    0:40:14 social media driven, screen time lives are having
    0:40:16 on our relationship with food.
    0:40:18 And if there’s a relationship there at all, you know,
    0:40:21 more kids have ADHD now than ever, you know,
    0:40:23 cortisol level seems to be skyrocketing
    0:40:26 and it seems there’s a relationship between stress and appetite,
    0:40:29 which is acting as a gravitational force against our willpower.
    0:40:31 No, you’re totally right.
    0:40:36 And this is when I go through the 12 risks of the drugs in the Burke,
    0:40:39 this is one that I really worried about and one that played out for me.
    0:40:41 So I noticed I had this weird thing.
    0:40:44 About six months into taking the drug, I had this realization.
    0:40:46 So I was losing a lot of weight, right?
    0:40:47 I lost a huge amount of weight.
    0:40:48 I lost three stone.
    0:40:49 Three stone in what period of time?
    0:40:51 From now to when I started.
    0:40:53 So just over a year.
    0:40:56 And how quick was that weight loss just out of interest before we move on?
    0:41:00 Pretty straight linear line downwards from the start.
    0:41:02 But I had this strange sensation.
    0:41:04 I had a friend, Danielle, was pregnant at the time.
    0:41:05 I kept bumping into her.
    0:41:08 And it was like we were on opposite trajectories.
    0:41:09 Like she was swelling and I was shrinking.
    0:41:12 I remember walking away from her once and thinking,
    0:41:13 “This is really weird.
    0:41:15 I’m getting what I want.
    0:41:18 Why don’t I feel better about this?”
    0:41:19 Right?
    0:41:23 I didn’t actually feel that much better for quite a long time for about six months.
    0:41:24 I’m thinking, “Why is that?”
    0:41:26 So what do you mean by better?
    0:41:29 I felt quite muted in my emotions.
    0:41:29 I felt…
    0:41:35 I definitely wasn’t depressed.
    0:41:39 But I felt a little bit dull.
    0:41:40 I thought, “This is strange.”
    0:41:42 I thought, “Well, maybe it’s just other things going on in my life.
    0:41:43 You never know when it’s just an individual.”
    0:41:45 But lots of people are reporting this.
    0:41:47 Most people are very happy when they take drugs.
    0:41:48 But there’s a significant minority.
    0:41:51 And so I started looking at exactly this question.
    0:41:52 The psychology of eating.
    0:41:54 And it turns out there’s kind of five…
    0:41:56 The scientific evidence for five reasons why we eat.
    0:42:01 And obviously the first and most important one is sustenance, right?
    0:42:03 I would have thought if you’d asked me a year ago, “Why do you eat?”
    0:42:06 I would say, “Well, the main reason is to sustain my body.”
    0:42:09 But here I am eating so much less than my body is sustained.
    0:42:12 So all those other calories I was consuming, we’re doing something else, right?
    0:42:14 And one of the things…
    0:42:16 One of the reasons we eat, I mean, another one is pleasure, which we’ve talked about.
    0:42:19 But another reason why people eat is comfort, right?
    0:42:22 People get a tremendous amount of comfort out of food.
    0:42:25 Particularly overeating can be very comforting.
    0:42:27 We know this partly because whenever there’s a stressful event,
    0:42:31 junk food orders massively go up.
    0:42:35 After 9/11, there was a huge increase in people ordering pizzas and fried chicken.
    0:42:38 The night Trump won the election in blue states on Uber Eats
    0:42:39 and the other kind of delivery apps,
    0:42:45 there was a massive increase in people ordering tacos, shitty food, right?
    0:42:48 If you’re a man and you lose your job,
    0:42:51 your chances of gaining weight massively increased,
    0:42:53 partly because it’s so upsetting and you eat to comfort yourself.
    0:42:57 And one of the things that happens when you take these drugs
    0:43:00 is your ability to comfort eat is taken away from you.
    0:43:02 You can’t comfort eat.
    0:43:05 And we’ve got a good analogy, I think,
    0:43:09 a good precedent for helping us think about how that affects you.
    0:43:12 So the best comparison for these drugs,
    0:43:14 if we’re trying to figure out their effects,
    0:43:16 I think is bariatric surgery, right?
    0:43:19 So up to now, it was very hard to sustainably lose
    0:43:21 like more than 20% of your body weight.
    0:43:25 The only way it was possible to do it very quickly was bariatric surgery.
    0:43:27 So I think we have to look at the outcomes.
    0:43:29 That’s stomach stapling, there’s four different kinds of it.
    0:43:31 But it’s basically what we think of as stomach stapling,
    0:43:34 stomach operation, exactly, that’s one form of it, right?
    0:43:38 And so I think you have to look at the evidence from gastric surgery.
    0:43:40 And in some ways, it’s very encouraging.
    0:43:42 So we know that gastric band surgery
    0:43:45 and other forms of gastric surgery massively boost your health.
    0:43:48 If you have one of these operations,
    0:43:50 over the next seven years,
    0:43:53 you are 56% less likely to die of a heart attack,
    0:43:56 60% less likely to die of cancer,
    0:43:59 and 92% less likely to die of diabetes-related causes.
    0:44:01 In fact, it’s so good for your health
    0:44:05 that you are 40% less likely to die of any cause
    0:44:07 over the next seven years, right?
    0:44:11 So we know reversing obesity massively boosts
    0:44:13 physical health in most cases, right?
    0:44:15 Sometimes very dramatically.
    0:44:18 But we also know from bariatric surgery,
    0:44:19 there’s plenty of downsides to bariatric surgery.
    0:44:21 It’s a horrendous operation,
    0:44:24 and one in a thousand people die during the operation, it’s grim.
    0:44:26 But we also know where I think it’s really important
    0:44:27 to the thing you’re asking about
    0:44:29 is that it has an effect on your psychology.
    0:44:31 So a lot of people are much happier.
    0:44:33 Most people who have that surgery are glad.
    0:44:37 But 17% of people who have that surgery
    0:44:39 have to have inpatient psychiatric treatment afterwards
    0:44:41 because they’re so depressed or distressed.
    0:44:44 Your chances of committing suicide almost quadruple
    0:44:46 after you’ve had bariatric surgery.
    0:44:47 And I think there’s lots of reasons why some of it
    0:44:50 must be the grimness of the operation and the aftermath.
    0:44:53 But I think a lot of it is, you know,
    0:44:56 you take away comfort eating from people, right?
    0:44:57 If you go through life,
    0:44:59 and especially people who have gastric band surgery
    0:45:00 or the other surgeries, you know,
    0:45:02 those are people who were very severely obese.
    0:45:04 So they will have had this effect very powerfully
    0:45:05 in their lives, most of them.
    0:45:10 If you take away something that is a key way of soothing people,
    0:45:13 when that goes well, you can rebuild your life.
    0:45:16 You can find other ways to get that soothing.
    0:45:18 And that’s really valuable and important.
    0:45:19 But a lot of people just experience it
    0:45:22 as profoundly painful and distressing.
    0:45:23 And I interviewed a lot of people like that.
    0:45:24 When people have those surgeries,
    0:45:26 I read in your book in Chapter 8
    0:45:30 that one in 10 people then pick up a different type of addiction
    0:45:33 to alcohol or gambling or shopping or drugs or something else.
    0:45:35 So that’s pretty clear evidence
    0:45:37 that there’s the psychological soothing
    0:45:38 is just moving somewhere else.
    0:45:40 It’s fascinating and distressing.
    0:45:42 And I’ve also spoke to people who’ve been through those,
    0:45:43 what’s called an addiction transfer.
    0:45:46 I spoke to this amazing woman called Robin Moore,
    0:45:49 who had been 303 pounds.
    0:45:54 She’d had bariatric surgery
    0:45:55 because just nothing else had worked.
    0:45:57 And she felt she was really a slave to food.
    0:45:58 That was how she put it.
    0:46:00 And it had this incredible effect.
    0:46:05 She knew why she had gained weight so much.
    0:46:08 In her case, it was when she was a child,
    0:46:09 she had been sexually abused.
    0:46:11 She’d been raped and she’d never told anyone.
    0:46:14 And she quite deliberately gained weight
    0:46:15 in order to keep men away from her.
    0:46:17 She thought, well, if I’m really fat,
    0:46:18 I’m less likely to be attacked,
    0:46:21 which is surprisingly common.
    0:46:24 And she lost all this weight.
    0:46:26 And she felt great.
    0:46:28 She felt physically much better.
    0:46:29 People were treating her much better.
    0:46:36 But she had this shift where she’d never been much of a drinker.
    0:46:38 She appears when she was at college,
    0:46:39 where she drank a fair bit,
    0:46:40 but she’d never been a heavy drinker.
    0:46:45 And she just quite rapidly became a very full-blown alcoholic.
    0:46:47 She used to work out by the airport in Toronto.
    0:46:51 And she would drink on the way there, drink on the way back.
    0:46:54 And she got fired because she was drunk at work eventually.
    0:46:57 And for her, she kind of realised,
    0:47:00 and I think it’s interesting ways
    0:47:02 to think about this in relation to these drugs.
    0:47:05 I don’t want to stress this is not going to be everyone.
    0:47:07 I don’t think this is even going to be a majority of people,
    0:47:07 by any means.
    0:47:11 But when you take these drugs,
    0:47:16 the underlying psychological reasons
    0:47:19 that drove your eating are profoundly disrupted
    0:47:21 and, in many cases, come to the surface.
    0:47:25 And for me, that was painful at first, but helpful.
    0:47:26 I remember having a day in Vegas,
    0:47:27 as you know, I’d spent a lot of time in Vegas
    0:47:29 writing a book about a series of crimes
    0:47:31 that had been happening there.
    0:47:33 I had day-wise invested in something really grim,
    0:47:34 and I felt really bad.
    0:47:35 And it was relating to someone.
    0:47:37 It’s a long story, but it’s something terrible.
    0:47:40 And I went to the KFC on West Sahara.
    0:47:41 It’s the grimace KFC in the whole world.
    0:47:42 I have a secret love for it.
    0:47:45 And I, on a kind of autopilot,
    0:47:48 I ordered what I would always have ordered,
    0:47:49 you know, like a load of fried chicken.
    0:47:54 And I sat there, and I’m thinking, “Oh, shit.
    0:47:56 I can’t eat this.”
    0:47:58 And I remember Colonel Sanders was on the wall
    0:47:59 looking down, and it was like he was going to be,
    0:48:02 “What happened to my best customer, right?”
    0:48:06 So being deprived of comfort-eating is quite,
    0:48:07 apart from being deprived of pleasure,
    0:48:09 which I think is sort of related, but a bit different,
    0:48:12 is very difficult.
    0:48:14 And again, my friend who I’d spoken to had had cancer.
    0:48:16 I went to her and said, “This is really hard, right?”
    0:48:20 And she said, “Look, it’s not that the drug
    0:48:21 is causing this problem.
    0:48:24 The drug is making this problem visible to you.
    0:48:26 And now you can deal with that in other ways, right?”
    0:48:27 And that’s what I’ve been trying to do,
    0:48:29 and write about how in the book.
    0:48:31 But yeah, so one of the things that fascinated me
    0:48:34 about all the research for my book Magic Pill was
    0:48:37 how incredibly complex this is.
    0:48:38 Every time you look at one effect,
    0:48:39 it seems to have another effect.
    0:48:44 This is a really complicated, difficult topic.
    0:48:45 And anyone who’s coming in telling you,
    0:48:47 “Either, rah-rah, these drugs are great,
    0:48:49 and they’re going to save us all.
    0:48:51 All these drugs are devils. It’s terrible.”
    0:48:54 I don’t think it’s levelling with people.
    0:48:55 I think it’s complicated.
    0:48:57 I think there’s risks every turn.
    0:48:59 And I think we need to think through the complexity together
    0:49:03 in a way that’s honest and honours the complexity.
    0:49:07 You talked there about the impact that early childhood trauma
    0:49:09 has on our relationship with food and eating.
    0:49:10 I remember reading a little bit about that
    0:49:12 in your previous book Lost Connections as well.
    0:49:16 But what is the sort of data in the stats that prove
    0:49:18 that trauma can cause us to have this kind of
    0:49:22 excessive comfort-seeking relationship with food?
    0:49:24 Is there any particular studies that stand out for you?
    0:49:27 Oh yeah. I mean, a guy that I got to know quite well
    0:49:29 when I worked on Lost Connections,
    0:49:32 and I thought about this research in a different light
    0:49:34 when I worked on this book.
    0:49:35 So there’s a guy called Dr. Vincent Folletti.
    0:49:40 And in the early 1980s, he was a doctor in San Diego,
    0:49:42 and he was contacted by Kaiser Permanente,
    0:49:45 who were a big not-for-profit medical provider in the state.
    0:49:48 And they said to him, “Look, we’ve got a problem.
    0:49:49 We don’t know what to do.”
    0:49:52 Obesity was massively rising,
    0:49:53 and it was very low by our standards,
    0:49:54 but it was hugely rising.
    0:49:57 And they were trying giving people diet plans
    0:49:59 and exercise plans, and nothing was working.
    0:50:01 And they said, “Look, we don’t know what to do.
    0:50:02 Can we give you a load of money
    0:50:03 to just do Blue Sky’s research?
    0:50:05 Go away. Figure out what we can do.”
    0:50:07 And he said, “Okay.”
    0:50:09 So he took a load of money, and then he’s like, “What can I do?”
    0:50:13 And he started working with 200 very, very obese people,
    0:50:14 people who were severely obese,
    0:50:16 who had tried all sorts of ways to cut back,
    0:50:17 and it hadn’t worked.
    0:50:19 And he’s sitting there working with them,
    0:50:20 and he’s thinking, “What can I do?”
    0:50:23 And he had an idea that sounds,
    0:50:24 and actually is quite stupid.
    0:50:26 He said, “Well, what would happen
    0:50:29 if really obese people literally stopped eating,
    0:50:31 and we medically supervised it,
    0:50:32 and we gave them vitamin shots
    0:50:34 so they didn’t get like scurvy or whatever?
    0:50:37 Would they burn through the fat stores in their body
    0:50:38 and get back to a healthy way?”
    0:50:41 So with a shitload of medical supervision,
    0:50:41 they did it.
    0:50:44 And incredibly, at first, it worked.
    0:50:45 There was a woman who I’ll call Susan,
    0:50:46 that’s not her real name,
    0:50:49 who went from being more than 400 pounds to 138 pounds.
    0:50:51 It was incredible, right?
    0:50:53 And, you know, her family are ringing the doctor
    0:50:55 and saying, “You saved Susan’s life.
    0:50:56 She’s really thrilled.”
    0:50:58 And then one day,
    0:51:00 something happened that no one expected.
    0:51:03 She cracked.
    0:51:06 She went to KFC or wherever it was.
    0:51:07 She starts obsessively eating.
    0:51:10 And after a while, she’s back where she was.
    0:51:12 Not exactly where she’d been, but similar.
    0:51:15 And Dr. Feliti called her in.
    0:51:17 He said, “Susan, what happened?”
    0:51:19 She looked down.
    0:51:20 She was obviously really ashamed,
    0:51:21 and I don’t know.
    0:51:21 I don’t know.
    0:51:24 He said, “Well, tell me about that day, right?
    0:51:26 The day you cracked.
    0:51:27 Did anything happen that day
    0:51:28 that didn’t happen any other day?”
    0:51:30 It turns out something happened that day
    0:51:32 that had never happened to Susan before.
    0:51:35 She was in a bar and a man hit on her,
    0:51:37 not in a nasty way, in quite a nice way.
    0:51:39 But she just felt completely freaked out
    0:51:41 and she went and started eating.
    0:51:42 And that’s when Dr. Feliti said to her,
    0:51:45 “Well, Susan, when did you start gaining weight?”
    0:51:47 In her case, I think it was when she was 10.
    0:51:50 He said, “Well, did anything happen when you were 10,
    0:51:52 that didn’t happen when you were 9 or 11,
    0:51:53 or anything happened that year?”
    0:51:55 She looked down and said,
    0:51:58 “Well, that’s when my grandfather started raping me.”
    0:52:01 Dr. Feliti interviewed everyone in the program.
    0:52:03 He discovered that 60% of them
    0:52:05 had made their extreme weight gain
    0:52:07 in the aftermath of being sexually abused or assaulted,
    0:52:09 which is a staggering figure, right?
    0:52:10 60% of the women.
    0:52:13 And he was like, “Well, how could this be?”
    0:52:15 He was really puzzled.
    0:52:17 And Susan explained it to him really well.
    0:52:19 She said, “Overweight is overlooked,
    0:52:21 and that’s what I need to be, right?
    0:52:22 If you’re severely overweight,
    0:52:26 you’re much less likely to be sexually attacked, right?
    0:52:28 It obviously can happen, but it’s rarer.
    0:52:30 And when you understand that,
    0:52:33 you begin to see again in relation to these drugs
    0:52:37 why some people get really freaked out
    0:52:38 when they take these drugs.
    0:52:41 Because some of them experience it as suddenly,
    0:52:44 “Oh my God, I’m really vulnerable to this traumatic event
    0:52:46 being reenacted again and again.”
    0:52:47 Now, that’s one example.
    0:52:48 There’s lots of…
    0:52:51 We go down the list of reasons why people eat like I do in the book.
    0:52:53 There’s lots of other ones that get triggered
    0:52:55 and activated and disrupted as well.
    0:52:57 You talk in the book about this word,
    0:52:58 I’ve never really come across before,
    0:53:00 which is a phrase, I guess.
    0:53:02 You say, “The environment is obesogenic.”
    0:53:06 I’ve only ever heard of that term, “casogenic.”
    0:53:07 “Casogenic,” yeah.
    0:53:08 “Casogenic,” yeah,
    0:53:10 which basically means something can give you cancer.
    0:53:12 But you’re saying that the environment we live in is…
    0:53:17 I mean, the way that I read it was like that it’s almost contagious.
    0:53:19 Like, it’s going to give me obesity
    0:53:21 just by being alive in the modern world.
    0:53:24 One of the stats that really stood out to me
    0:53:26 when you’re talking about processed food is that,
    0:53:28 on average, when we eat processed food,
    0:53:31 we end up eating 500 more calories every single day.
    0:53:34 And that, again, is startling.
    0:53:36 You know, I’ve had a few guests on this podcast
    0:53:38 that have talked about processed food and the rise of it.
    0:53:40 And I do wonder to myself,
    0:53:44 if there’s ever going to be a change in society,
    0:53:47 if there’s any indication that at some point,
    0:53:49 I don’t know, government will step in and ban it,
    0:53:52 or tax it more, or something will happen.
    0:53:53 What’s your view on…
    0:53:58 If we talk about the optimism of the abyssinic environment changing,
    0:54:00 do you think it can change? Do you think it will?
    0:54:04 So crucially, I went to a country that had completely transformed its diet,
    0:54:06 and as a result, has very low obesity.
    0:54:07 Japan, we can talk about that.
    0:54:09 And I went to loads of countries
    0:54:11 that are making the changes you’re talking about.
    0:54:13 So, it prompted me to come back to that.
    0:54:15 But I would start by saying, A, you’re totally right.
    0:54:16 We live in an abyssinic environment.
    0:54:19 An abyssinic environment is an environment
    0:54:20 that primes you to be obese
    0:54:23 and where it’s hard to be a healthy weight, right?
    0:54:24 It’s hard to get healthy food.
    0:54:27 Healthy food is expensive and rare,
    0:54:29 whereas shitty food that makes you obese
    0:54:33 is cheap, abundant, and constantly promoted to you, right?
    0:54:34 So that’s an abyssinic environment,
    0:54:36 and there’s loads of evidence that, well,
    0:54:38 as Professor Michael Lowe put it to me,
    0:54:40 we live in as an abyssinic environment
    0:54:42 as human beings could possibly design, right?
    0:54:46 And there’s seven ways in which processed food
    0:54:48 undermines your ability to stop eating
    0:54:49 that I go through in the book.
    0:54:51 So, if you’re feeling pessimistic,
    0:54:55 and I’m clearly, you’re right to feel pessimistic.
    0:54:57 Someone as charismatic and brilliant as Michelle Obama
    0:55:01 could not even get us to join a campaign to physically move.
    0:55:02 So, I get it.
    0:55:03 There’s big obstacles here.
    0:55:06 But when you feel pessimistic about it,
    0:55:10 the first thing I would say is, think about smoking.
    0:55:12 My mother smokes 70 cigarettes a day.
    0:55:14 There’s a photograph of me and her where I’m…
    0:55:19 She’s breastfeeding me about six months old.
    0:55:21 She’s smoking and resting the ashtray on my stomach.
    0:55:24 And when I showed her this photo,
    0:55:25 I thought she’d feel guilty.
    0:55:27 She said, “You’re a fucking difficult baby.
    0:55:28 I needed that cigarette.”
    0:55:29 But you think about that.
    0:55:30 That was normal, right?
    0:55:33 I mean, in Scotland, that was normal when I was a kid, right?
    0:55:35 So, you think about smoking.
    0:55:36 When I was seven years old,
    0:55:40 more than half of the population of Britain smoked, right?
    0:55:43 And people smoked everywhere.
    0:55:44 People smoked on the tube.
    0:55:46 People smoked on planes.
    0:55:47 People smoked on game shows.
    0:55:50 The doctor would smoke while he was examining you.
    0:55:52 I’m not joking. I remember that happening, right?
    0:55:55 So, if I could take you back to the Britain of 1987
    0:55:57 and you could walk around, you would just…
    0:56:01 You would feel sick because the smell of smoke was everywhere, right?
    0:56:03 And there were just ashtrays everywhere.
    0:56:05 Funding up, I was with my mother when it was the anniversary
    0:56:08 of there was a terrible catastrophic fire
    0:56:12 at King’s Cross Station here in London in 1987, I think.
    0:56:14 I was with my mother when it was the anniversary a few years ago.
    0:56:16 And it was a terrible disaster.
    0:56:19 There was a fire someone had put out a cigarette near an escalator
    0:56:22 and it killed more than 50 people. It was awful.
    0:56:26 And my mother said, “Oh, that was the worst day of my life.”
    0:56:28 And I said, “Oh, were you there? Did you know someone who died?”
    0:56:31 She said, “No, that’s the day they banned smoking on the tube.”
    0:56:37 So, if I could take you back and I said to you,
    0:56:39 “Right, how many years we are on from that now?
    0:56:43 Only 12% of British people will smoke.
    0:56:45 It will be falling and the British government
    0:56:48 will be about to progressively ban smoking.
    0:56:51 You won’t be allowed to smoke indoors anywhere except your own home.
    0:56:53 The rates will have tanked.
    0:56:57 Young people will be almost no-cigarette smoking among young people
    0:56:59 and they’re going to progressively ban it by age.”
    0:57:01 That would have seemed ludicrous, right?
    0:57:03 You would have said, “Well, the backhoe industry
    0:57:04 is one of the most powerful industries in the whole world.
    0:57:07 You’ve got a very motivated half.
    0:57:10 The population are addicted. It’s never going to happen.”
    0:57:12 These things can change.
    0:57:14 That’s a huge public health transformation
    0:57:16 in a very short period of time.
    0:57:19 These things can change and I’ve seen how it can change with food
    0:57:22 so that we’re not in this situation where we have to choose,
    0:57:27 as we are at the moment, for many of us, not all,
    0:57:31 between the risk of obesity and the 12 big risks associated with these drugs.
    0:57:32 What are they waiting for?
    0:57:33 Because the government knows this.
    0:57:35 The government knows that processed foods
    0:57:39 and the sugar quantities that the average person’s eating is bad.
    0:57:42 So they could presumably get something done this year.
    0:57:44 But they won’t.
    0:57:46 There’s a brilliant writer called Rebecca Solnit
    0:57:48 who says, “Politicians are weather veins
    0:57:50 and it’s our job to be the weather.”
    0:57:51 If you’re a politician,
    0:57:52 you’re constantly making a calculation, right?
    0:57:56 If I do this thing, how much praise will I get
    0:57:58 and how much shit will I get for it, right?
    0:58:00 Because, you know, some of them are good people,
    0:58:01 many of them are good people,
    0:58:04 but you’re constantly making that calculation in a democracy.
    0:58:07 And right now, if you do the right thing on food,
    0:58:09 and there are loads of things we do,
    0:58:10 I saw in Japan, we can go down the list,
    0:58:14 all the things we need to do that could transform health,
    0:58:17 particularly for our children, you’d get some praise,
    0:58:19 but you get a lot of shit, right?
    0:58:20 You get a lot of shit for it.
    0:58:22 And for many years of my life,
    0:58:24 I would have been one of the people who gave them that shit, right?
    0:58:26 So I understand it.
    0:58:31 We have to change that calculation by helping people understand
    0:58:35 and make better choices in ways that I saw happen.
    0:58:36 So I can explain how they did it if you want.
    0:58:36 Please.
    0:58:39 Japan is really important, I think,
    0:58:40 for thinking about how we get out of this trap.
    0:58:45 Because at the moment, the way it’s often presented is,
    0:58:48 look, we’re just screwed, right?
    0:58:50 There’s just this huge obese population,
    0:58:51 that’s the product of being rich.
    0:58:52 If you’re a rich country,
    0:58:54 you’ve got lots of calories around you.
    0:58:56 Inevitably, we’re going to have loads of obesity.
    0:58:59 And inevitably, we’re just going to need to give loads
    0:59:01 and loads of people these drugs forever.
    0:59:03 And, you know, a few years from now,
    0:59:04 as many people predicted to me,
    0:59:07 we’ll have 40%, 50% of the population
    0:59:08 taking these weight loss drugs, right?
    0:59:10 And what Japan show does is,
    0:59:13 we don’t have to choose that fate, right?
    0:59:14 So if you look at Japan,
    0:59:18 Japan is the only country that got rich without getting fat.
    0:59:22 4.5% of Japanese people are obese,
    0:59:23 compared to 26% in Britain
    0:59:27 and 42.5% in the United States.
    0:59:28 And it’s actually 42%.
    0:59:29 42%?
    0:59:32 42.5% are obese, 70% are obese or overweight, right?
    0:59:33 Jesus.
    0:59:35 So it’s the norm is to be obese or overweight, right?
    0:59:37 Whereas in Japan, it’s completely the opposite.
    0:59:40 It’s kind of weird that when we picture Japan,
    0:59:41 we often picture sumo wrestlers.
    0:59:44 It’s a bit like expecting the average American
    0:59:46 to look like a bald eagle or something, right?
    0:59:48 The sewers are completely atypical.
    0:59:50 And I learned a huge amount about what’s happening there.
    0:59:51 So the first thing you think when you hear that
    0:59:53 is it must just be genetic, right?
    0:59:55 They just, they won the genetic lottery.
    0:59:56 That must be what’s going on.
    0:59:58 But we know that’s not true,
    1:00:00 because in the late 19th century,
    1:00:01 loads of Japanese people went to live in Hawaii,
    1:00:02 where I just was.
    1:00:06 And there’s now this settled Japanese population in Hawaii
    1:00:08 who’ve been there for four or five generations,
    1:00:12 and they’re almost as fat as other Hawaiians, right?
    1:00:13 So they’re five times fatter than,
    1:00:16 they’re five times more likely to be obese
    1:00:18 than Japanese people in Japan.
    1:00:20 So actually when the environment changes,
    1:00:22 Japanese people become obese like everyone else.
    1:00:23 So there’s something else going on.
    1:00:27 So I wanted to understand how did Japan do it?
    1:00:28 And one of the really interesting things
    1:00:31 is it was very consciously done.
    1:00:32 There’s a guy called Professor Barak Kushner,
    1:00:35 he’s a professor of East Asian history in Cambridge,
    1:00:38 University who’s talked about how,
    1:00:40 actually, if you go back to the 1920s,
    1:00:42 Japanese people had one of the worst diets in the world.
    1:00:43 They only ate protein once a week.
    1:00:45 They almost never ate fish, right?
    1:00:46 They only ate fish once a week.
    1:00:48 They had a terrible diet.
    1:00:50 And the Japanese government at the time
    1:00:52 wanted a healthy population
    1:00:54 so they could form armies
    1:00:55 that would go and invade the rest of Asia.
    1:00:58 So they deliberately transformed
    1:01:00 the food culture in Japan very consciously.
    1:01:02 So I want to see how do they do that now, right?
    1:01:03 What’s going on?
    1:01:05 So I went to a school called Koenji School,
    1:01:07 which takes kids from five to 18.
    1:01:09 And it was totally fascinating.
    1:01:11 So when I arrived there,
    1:01:13 I went with my translator.
    1:01:15 The first you arrive,
    1:01:17 and all the kids walk to school on their own.
    1:01:19 From the age of five,
    1:01:21 all Japanese children just leave the house
    1:01:22 and walk to school on their own.
    1:01:23 So they get a lot of exercise in the morning
    1:01:25 and they walk home on their own as well.
    1:01:27 And we were greeted at the entrance
    1:01:29 by a woman called Harumi Tetebe,
    1:01:30 who’s the nutritionist at the school.
    1:01:33 By law, every Japanese school
    1:01:35 has to employ a professional nutritionist.
    1:01:37 It’s a difficult qualification to get.
    1:01:38 It’s three years of study
    1:01:40 on top of learning to be a teacher.
    1:01:43 And your job is to design and oversee
    1:01:45 the creation of the food in the school.
    1:01:46 All processed food is banned.
    1:01:47 No one is allowed to have food.
    1:01:48 There’s no processed food
    1:01:50 in any Japanese schools ever.
    1:01:52 Every meal has to be prepared
    1:01:53 from scratch at the start of the day.
    1:01:57 And no one is allowed to bring in a packed lunch.
    1:01:58 So every kid has to eat the food
    1:01:59 that’s prepared in the school.
    1:02:02 Her job is also to use those meals
    1:02:04 to educate the children
    1:02:06 about how to eat healthily.
    1:02:09 So they teach them all sorts of key principles.
    1:02:10 One of them is in Japan,
    1:02:12 this is a very deep cultural norm.
    1:02:15 You should only eat until you’re 80% full.
    1:02:19 So it takes a while for your body to realize you’re full.
    1:02:20 So if you get the signal that you’re full
    1:02:21 while you’re still eating,
    1:02:23 they’re like you’ve eaten too much, right?
    1:02:25 So you should eat until you’re 80% full
    1:02:26 and then stop.
    1:02:28 There’s all sorts of norms
    1:02:29 that are very different to ours.
    1:02:31 So if you look at a typical Japanese meal,
    1:02:33 it will have five portions,
    1:02:34 significantly more than ours,
    1:02:36 but they’re pretty small, right?
    1:02:38 You might have some fish, some miso soup,
    1:02:40 a whole range of things.
    1:02:43 And which is important for your gut health
    1:02:46 because there’s a bigger variety of ingredients
    1:02:47 which makes your gut much healthier.
    1:02:50 But also you eat it differently.
    1:02:53 So if you gave us a meal with three bits,
    1:02:55 generally you’d eat all of one,
    1:02:56 then all of another,
    1:02:56 then all of another.
    1:02:57 You’d have all the lasagna,
    1:02:58 then you’d have the carrots or whatever.
    1:03:01 In Japan, that’s regarded as like a crazy way to eat.
    1:03:04 You have a mouthful of the miso soup,
    1:03:07 then you have a mouthful of the white fish,
    1:03:09 then you have a mouthful of the sashimi,
    1:03:13 and it slows your eating down massively
    1:03:14 if you eat that way.
    1:03:16 They’re also taught,
    1:03:17 I remember her standing there,
    1:03:19 so the meals in all the schools
    1:03:21 are designed to be nutritionally balanced
    1:03:22 through these five components.
    1:03:25 And so she stands in front of the class
    1:03:26 and teaches the kids,
    1:03:28 okay, this is a red rope,
    1:03:29 this represents calcium.
    1:03:30 What does calcium do?
    1:03:32 Kids go, oh, it makes your bones stronger.
    1:03:34 She’s like, yes, that’s this on your plate.
    1:03:36 This represents carbohydrates.
    1:03:36 What do they do?
    1:03:38 They give you energy and the kids yell out.
    1:03:41 And then she ties the rope together.
    1:03:42 She goes, you see, now it’s all tied together.
    1:03:44 Now it’s a balanced meal.
    1:03:45 So they use this healthy food
    1:03:49 to educate the children about how to eat healthily.
    1:03:52 It’s a very beautifully designed system,
    1:03:53 and it was fascinating looking at them.
    1:03:56 I mean, I got a taste even.
    1:03:57 It was really weird.
    1:03:59 This is a school of a thousand children.
    1:04:00 I walked through that school all day.
    1:04:02 There was not one fat child.
    1:04:05 It was, it’s odd.
    1:04:07 Like it’s jarring when you go, right?
    1:04:09 That they have, you know,
    1:04:11 they have extraordinarily low childhood obesity.
    1:04:14 And I remember with these kids,
    1:04:16 I was asking them their favorite foods.
    1:04:17 The first kid I asked her,
    1:04:19 “My favorite food is broccoli.”
    1:04:21 It’s like, right.
    1:04:22 The second kid said,
    1:04:24 “My favorite food is seaweed.”
    1:04:25 And the third one was like,
    1:04:25 “I like white rice.”
    1:04:27 And I said to Chia in my translator,
    1:04:29 “Are these kids trolling me, right?
    1:04:31 Like, what, their favorite foods are broccoli
    1:04:33 and like white rice?”
    1:04:35 And she just looked kind of puzzled.
    1:04:36 And every Japanese person I asked said,
    1:04:40 “Well, we teach our children to like healthy food.
    1:04:42 Don’t your children like healthy food.”
    1:04:44 And I was so taken aback by these kids.
    1:04:47 I brought up on my phone some pictures
    1:04:49 of like typical British school dinners
    1:04:50 and showed it to them.
    1:04:52 And they literally reacted
    1:04:54 like I had shown them an ISIS beheading video.
    1:04:55 They like screamed.
    1:04:56 They were like, “What is this?”
    1:04:58 And one said, “Did you eat this every day?”
    1:04:59 I was like, “Yes.”
    1:05:00 They’re saying, “Where’s the salad?”
    1:05:02 I said, “There is no salad.”
    1:05:04 They were just completely baffled.
    1:05:10 So they partly start with this very strong culture,
    1:05:12 creating a very deliberate culture
    1:05:14 of how to eat differently
    1:05:16 that begins at a very, very young age.
    1:05:17 There are some other steps
    1:05:18 that are a bit more dodgy
    1:05:19 that we can come to, I’m sure.
    1:05:24 But that was the kind of first pillar of it that I saw.
    1:05:27 And then over here, we’re in this sort of craze
    1:05:29 of injecting ourselves
    1:05:30 with this thing called a Zempak.
    1:05:31 Can I see the pen actually?
    1:05:32 I’ve never actually seen one before.
    1:05:33 I won’t open it or anything.
    1:05:33 Oh, sure, of course.
    1:05:34 I don’t contaminate it.
    1:05:35 Meepen or Zupen?
    1:05:37 I’ve just been so intrigued
    1:05:38 to see what these things are like.
    1:05:43 Once weekly, Nova Nordisk.
    1:05:44 Nova Nordisk.
    1:05:45 Now the most valuable company in the whole of Europe.
    1:05:47 What are they?
    1:05:49 Give me some context on Nova Nordisk.
    1:05:51 They’re a Danish pharmaceutical company.
    1:05:52 So there’s two companies
    1:05:54 that are kind of pushing the main drugs in this.
    1:05:56 Pushing sounds too pejorative there, you know what I mean?
    1:05:59 So Nova Nordisk are a Danish company.
    1:06:01 The entire Danish economy has had a massive growth
    1:06:03 because of the popularity of these drugs.
    1:06:04 Since they came out,
    1:06:07 they’ve become the most valuable company in Europe.
    1:06:10 The market for these drugs is predicted
    1:06:12 to be $200 billion by the end of this decade.
    1:06:14 And the other one is Eli Lilly.
    1:06:18 And if I, how do I get this?
    1:06:20 Do I have to go to a doctor and get a prescription?
    1:06:22 Or can I just go buy this online or something?
    1:06:23 So this is part of the problem.
    1:06:25 And this leads to one of the really big risks
    1:06:27 associated with the drugs, which is eating disorders.
    1:06:30 I am really, really worried about this.
    1:06:32 So there are lots of young girls in particular,
    1:06:34 some boys, but it’s mostly girls
    1:06:36 who want to starve themselves, right?
    1:06:39 We know that it hugely rose during the pandemic.
    1:06:40 And this is the most effective tool
    1:06:43 for self-starvation human beings have ever come up with.
    1:06:45 So I interviewed a lot of eating disorders experts
    1:06:48 who are terrified about what’s coming down the line.
    1:06:51 And the truth is, it is very easy to get a hold of it.
    1:06:53 I went, you know, you could go online now.
    1:06:55 You clearly do not meet the criteria
    1:06:56 for getting these drugs, right?
    1:06:58 You’ve got to have a BMI of higher than 27,
    1:07:01 which is a BMI that comes from fat mass, not muscle mass.
    1:07:03 So you would not meet the criteria at all.
    1:07:06 If you went online, you could go and see a doctor on Zoom,
    1:07:08 lie about your BMI,
    1:07:10 and you would get it in the mail two days later, right?
    1:07:13 They’re meant to check your BMI,
    1:07:15 but on Zoom, that’s very hard to do.
    1:07:17 If in the unlikely event,
    1:07:19 you were turned down by a doctor on Zoom,
    1:07:22 you can just order effectively counterfeit ones,
    1:07:24 online, very, very easily.
    1:07:26 So I’m extremely worried.
    1:07:27 I think we’re going to have a…
    1:07:30 There are many downsides to these drugs.
    1:07:32 Possibly the worst from my point of view,
    1:07:34 one of the two or three worst,
    1:07:40 is you’re going to have a huge wave of young women
    1:07:41 who get hold of these drugs
    1:07:44 and do a lot of harm to themselves.
    1:07:46 Now, it’s something we can immediately do
    1:07:48 to massively limit that harm.
    1:07:50 Lots of the eating disorders experts
    1:07:52 I interviewed like Dr. Kimberly Dennis
    1:07:55 is one of the leading experts in the US said to me,
    1:07:58 “These drugs should only be given by prescription
    1:08:00 if you go to a physical doctor,
    1:08:03 and the doctor you physically go to to get them
    1:08:05 needs to be trained in detecting eating disorders
    1:08:07 and referring people for help with eating disorders
    1:08:09 if that’s what they think they’ve got.”
    1:08:11 So these were initially created
    1:08:12 for people that had diabetes?
    1:08:14 They have a dual effect.
    1:08:17 So GLP1, the hormone GLP1
    1:08:19 and this kind of replica of it,
    1:08:21 stimulates the creation of insulin,
    1:08:24 which is obviously what diabetics are lacking,
    1:08:26 either type one or type two diabetics.
    1:08:28 So the whole thing was discovered by accident.
    1:08:30 I interviewed the guy who discovered it,
    1:08:32 a guy called Daniel Drucker, amazing man.
    1:08:34 So they discovered, he was just looking at,
    1:08:36 so your whole body is made out of cells, right?
    1:08:38 And in the 70s, it was discovered
    1:08:41 there were new ways of looking inside cells
    1:08:42 that human beings had never had before.
    1:08:45 So by the 80s, 1984 was when he made a breakthrough.
    1:08:47 They were just going through different cells
    1:08:48 in the human body,
    1:08:50 trying to figure out what they do.
    1:08:52 And they got to the glucagon gene
    1:08:54 which exists inside your pancreas.
    1:08:55 And they were trying to figure out,
    1:08:57 so the glucagon gene is a long chain
    1:08:59 and at the end of it is GLP1.
    1:09:00 And they were trying to figure out,
    1:09:02 well, can you break off that little bit of the chain?
    1:09:05 Or if you break it off, does it just wither and die?
    1:09:08 And he discovered, Dr. Drucker discovered,
    1:09:09 you can break it off.
    1:09:11 And then he was like, well, what does it do?
    1:09:13 So he starts experimenting in lab dishes
    1:09:15 in Massachusetts General Hospital.
    1:09:17 And he discovered that if you combine it
    1:09:20 with insulin, it produces more insulin.
    1:09:23 So that’s why it’s so valuable for diabetics.
    1:09:25 And immediately he was like, whoa, that’s really significant.
    1:09:27 So then other people in the lab,
    1:09:32 Professor Svetlana Mosjoy gave it to rats,
    1:09:33 put it in rats and discovered it.
    1:09:35 In fact, produced insulin in rats.
    1:09:39 A team in Copenhagen put it into the pancreas of pigs,
    1:09:40 discovered it, produced insulin there.
    1:09:44 And that set in train what later became
    1:09:45 giving it to diabetics.
    1:09:47 So that’s the most obviously the greatest benefit
    1:09:50 of these drugs that was initially discovered
    1:09:52 is they hugely helped diabetics.
    1:09:55 Then the effects around appetite were discovered
    1:09:56 separately, initially here in London,
    1:09:58 in the Hammersmith Hospital.
    1:09:59 That was when they discovered, oh,
    1:10:01 if you inject people with GLP1,
    1:10:03 this is before they had copies of it.
    1:10:06 If you inject people with GLP1, it reduces their appetite.
    1:10:06 Oh, okay.
    1:10:09 You can see where they’re thinking went from there.
    1:10:11 So there’s dual uses.
    1:10:12 And the dual uses are kind of incredible.
    1:10:14 If you look at the effects on diabetics,
    1:10:17 obvious, but if you look at the health effects
    1:10:19 that are emerging around these drugs,
    1:10:21 and this is very close to my heart,
    1:10:23 literally because of the heart problems in my family.
    1:10:25 If you take these drugs,
    1:10:28 if you started with a BMI higher than 27,
    1:10:30 and you take these drugs over the next five years,
    1:10:33 you are 20% less likely to have a heart attack or stroke.
    1:10:35 So we’re talking about, this isn’t something like,
    1:10:35 oh, this is vanity.
    1:10:38 And there’s an element of vanity in me
    1:10:40 and in most people taking these drugs, I’m sure.
    1:10:43 But this is having massive health benefits
    1:10:44 for lots of people.
    1:10:48 How many people are willing to take it?
    1:10:50 Because as we discuss this now,
    1:10:51 say that there’s, I don’t know,
    1:10:52 a million, 10 million people that listen,
    1:10:55 what percentage of those people on average would go,
    1:10:56 “Do you know what?
    1:10:58 That sounds like the thing I’ve been looking for.”
    1:11:00 If they’re Americans and the polling is right,
    1:11:02 47% of Americans have said they would be willing to take.
    1:11:04 They want to take these drugs actively wanting.
    1:11:05 Oh, they want to.
    1:11:09 So about 50% of the audience will be actively wanting
    1:11:10 to take it as we sit here now.
    1:11:11 Yeah.
    1:11:15 And now tell me why they shouldn’t.
    1:11:17 Well, there’s a huge array of risks,
    1:11:20 some of which are very, very serious.
    1:11:22 So I’ll give you a few examples.
    1:11:24 I go through lots in the book.
    1:11:27 There’s a professor in France called Professor Jean-Luc Faillet
    1:11:30 who works at the University Hospital in Montpellier,
    1:11:32 who was commissioned by the French Medicines Agency
    1:11:34 to investigate these drugs and the safety around these drugs.
    1:11:37 And one of the reasons lots of people have felt very happy
    1:11:40 about the safety of these drugs, and it’s a good reason,
    1:11:42 is that in their rollout for obesity,
    1:11:44 as people have said, like Daniel Drucker,
    1:11:46 for example, who I mentioned who discovered GLP-1,
    1:11:49 they say quite rightly, “Well, look,
    1:11:52 diabetics have been taking these drugs for 18 years now.
    1:11:56 If there was some catastrophic effect, we would know.
    1:11:58 It would have emerged in diabetics, right?
    1:11:59 Now he would also add,
    1:12:02 “Well, it could affect obese people a bit differently
    1:12:04 than diabetics, so there’s some gaps in the knowledge.”
    1:12:06 But he said, “Look, this drug has been used
    1:12:09 by enormous numbers of people all over the world
    1:12:13 without some huge safety concern emerging.”
    1:12:15 But others have said,
    1:12:18 “Okay, let’s really dig into those diabetics then.”
    1:12:20 So that’s what Professor Fahy did.
    1:12:23 So they’ve got very good health databases in France,
    1:12:24 the best in the world.
    1:12:29 So he decided to look at diabetics who’d taken these drugs
    1:12:33 for three years, sometime between 2006 and I think 2015.
    1:12:35 So he looks at loads of the diabetics who’d taken them,
    1:12:38 and then he compared them to a group of other diabetics
    1:12:40 who were very similar in every other way,
    1:12:42 but had not taken these drugs
    1:12:43 to see how their difference is in outcome.
    1:12:45 And he was particularly looking for one outcome.
    1:12:47 We know that when you give these drugs to rats,
    1:12:50 they are much more likely to develop thyroid cancer.
    1:12:51 So he’s looking, okay,
    1:12:55 is there a difference in thyroid cancer risk in this population?
    1:12:58 And what he discovered was very sobering, it was published.
    1:13:03 So the people who’d taken the drugs had a 50 to 75% increase
    1:13:04 in their risk of thyroid cancer.
    1:13:06 Now, when I first said that, it was like, what the fuck?
    1:13:08 But you have to understand what that doesn’t mean.
    1:13:11 That doesn’t mean 50 to 75% of people who take the drug
    1:13:12 get thyroid cancer.
    1:13:14 If it was that outcome, they would pull it immediately
    1:13:16 and no one would ever take it again.
    1:13:20 What it means is, whatever your thyroid cancer risk was
    1:13:24 at the start, it will go up by between 50 to 75%
    1:13:26 if this research is correct, right?
    1:13:29 This then is being further investigated.
    1:13:31 There are some scientists who dispute it.
    1:13:34 The European Medicines Agency has not been persuaded
    1:13:35 by the evidence so far.
    1:13:39 But that’s pretty sobering, right?
    1:13:42 That’s 1.2% of people get thyroid cancer in their lifetime.
    1:13:44 84% of them, I think, survive.
    1:13:47 A big increase in people getting thyroid cancer,
    1:13:48 when you’re talking about millions of people
    1:13:51 across the world taking it, is very alarming.
    1:13:54 What about this thing called a Zempec face?
    1:13:57 Yeah, I’m not worried about that purely for selfish reason.
    1:14:00 So a Zempec face is where…
    1:14:02 I’m worried about it for other people.
    1:14:05 A Zempec face is where you lose so much weight
    1:14:07 that your face looks really gaunt
    1:14:09 and you look kind of hollow and a bit…
    1:14:11 My face is so naturally round.
    1:14:13 Like, babies always smile at me.
    1:14:14 I think because they think I’m their king.
    1:14:16 I’m just like a baby that inexplicably got to walk around.
    1:14:19 I could lose so much weight in my face and not look gaunt.
    1:14:21 But I’m not worried about that myself.
    1:14:24 It’s… There’s no health problem with a Zempec face.
    1:14:25 It’s just, you know…
    1:14:26 It’s a vanity game.
    1:14:28 Well, vanity is too negative a word.
    1:14:31 People don’t want to look gaunt and ill.
    1:14:32 That’s fair enough.
    1:14:33 Pancreatis.
    1:14:34 Pancreatitis is a rare side effect,
    1:14:36 but it’s very, very unpleasant.
    1:14:41 So pancreatitis is basically where your pancreas
    1:14:43 just goes haywire as a result of taking these drugs.
    1:14:46 I interviewed a woman called Michelle Stesniak
    1:14:48 who’s in Myrtle Beach in North Carolina.
    1:14:51 She started taking these drugs and her doctor said to her,
    1:14:53 you know, there’s a few side effects.
    1:14:54 One of them is pancreatitis.
    1:14:57 And she said, “No, my luck. I’ll probably get it.”
    1:14:57 She starts taking it.
    1:14:59 Was really happy with the weight loss.
    1:15:02 Six weeks later, she went to Pittsburgh to visit her daughter.
    1:15:06 She woke up in the worst agony she’s ever been in.
    1:15:09 She had this excruciating pain running
    1:15:11 all from below her breast around her back.
    1:15:13 She was vomiting.
    1:15:14 She was shitting herself.
    1:15:16 She was screaming in pain.
    1:15:19 And her son-in-law phoned for an ambulance.
    1:15:20 He thought she was about to die.
    1:15:21 She was in such a state of distress.
    1:15:23 She arrives at the hospital
    1:15:25 and they discover something
    1:15:26 gone really wrong with her pancreas.
    1:15:28 They said, “Are you a heavy drinker?”
    1:15:29 She said, “No.”
    1:15:31 Then they said, “Are you taking her Zempec?”
    1:15:34 And it’s kind of revealing that was the second question they asked.
    1:15:38 So we know that if you take a Zempec,
    1:15:40 there’s a study by the University of British Columbia
    1:15:43 that found it increases your risk of pancreatitis
    1:15:44 by a factor of nine.
    1:15:45 So you’re nine times more likely to get it.
    1:15:47 It’s still rare.
    1:15:49 You’re very unlikely to get pancreatitis.
    1:15:50 Even when you time use it by nine,
    1:15:52 it’s still a very rare outcome.
    1:15:56 But doctors often compare it to the pain of being stabbed.
    1:15:57 Michelle said to me,
    1:15:59 “It was much worse than the pain of childbirth.”
    1:15:59 Right?
    1:16:00 They had to give a fentanyl
    1:16:01 to take the pain away.
    1:16:01 Really?
    1:16:04 So if you get medical care, you recover.
    1:16:05 But so it’s worth people knowing
    1:16:07 that is a significant risk
    1:16:11 of just an excruciatingly painful condition.
    1:16:14 One of my friends has started taking a Zempec.
    1:16:16 You know, there’s this word on the side of this pen
    1:16:18 in front of me, semagglutide.
    1:16:19 Semagglutide, yeah.
    1:16:20 Did I say?
    1:16:23 You said it the way it is intuitive,
    1:16:24 the way the scientists say it.
    1:16:26 Semagglutide, it looks like semagglutide.
    1:16:26 Exactly.
    1:16:28 That’s how I said it until all the scientists
    1:16:30 kept correcting me in a slightly patronising way.
    1:16:30 But yeah.
    1:16:31 What’s the actual word?
    1:16:32 Semagglutide.
    1:16:33 And is that the chemical?
    1:16:35 And is Zempec the brand?
    1:16:35 Yeah, exactly.
    1:16:38 So semagglutide, so there’s several brands.
    1:16:41 So there’s semagglutide, which is the drug,
    1:16:44 which has this GLP1 agonist effect.
    1:16:47 A Zempec is the one for diabetes.
    1:16:48 Wagovi is the one for obesity.
    1:16:49 They’re exactly the same drug.
    1:16:50 They’re made in the same factory.
    1:16:51 They’re identical.
    1:16:54 It’s just that Wagovi is marketed for obesity.
    1:16:56 And you can in the US, not here yet,
    1:16:58 prescribe Wagovi for higher doses
    1:17:01 than you would for diabetics.
    1:17:02 And then there’s other drugs
    1:17:03 that are coming along the line.
    1:17:05 So there’s Munjaro, which is made by Eli Lilly.
    1:17:09 So Zempec and Wagovi produces an average
    1:17:12 of 15% loss of body weight over a year.
    1:17:17 Munjaro causes a loss of 21% on average.
    1:17:18 And the next one that will come down the line,
    1:17:19 it’s probably going to come out next year.
    1:17:22 Triple G causes 24.2%.
    1:17:24 The reason Munjaro works differently.
    1:17:26 So this only works on GLP1.
    1:17:29 Munjaro adds another gut hormone, GIP.
    1:17:31 So it works on two gut hormones, not just one.
    1:17:34 And triple G works on three gut hormones.
    1:17:35 And there’s going to be more and more drugs.
    1:17:37 I mean, there’s 37 gut hormones
    1:17:39 that can affect appetite, they think.
    1:17:41 So there’s going to be lots of variants
    1:17:44 of these drugs with different side effect profiles,
    1:17:45 different risks, different benefits.
    1:17:49 So yeah, this is one of the South African psychiatrists
    1:17:52 called Karel LaRue, who’s been at the absolute forefront
    1:17:53 of the developments.
    1:17:57 And they said to me, when a baby starts to walk,
    1:17:59 it’s been crawling for ages, and then it just stands up
    1:18:00 and it walks.
    1:18:01 And we are at that point.
    1:18:06 And it was striking how much the scientists kept describing it
    1:18:08 as a game changer.
    1:18:10 One of them, Tim Spector, who I think you might have had on,
    1:18:13 described as, it’s like they found the holy grail.
    1:18:15 They found the thing that causes weight loss, right?
    1:18:16 Robert Kushner said that to me,
    1:18:17 who’s another one of the scientists
    1:18:18 who’s been at the heart of it.
    1:18:21 He said, we cracked open the treasure chest.
    1:18:23 We found the thing that controls weight.
    1:18:25 It’s your gut hormones.
    1:18:30 So I worry about the parallels with previous diet drugs,
    1:18:31 and we can talk about that.
    1:18:33 These are new drugs working in a new way.
    1:18:36 And the overwhelming feeling in the science is,
    1:18:37 no, this really is different.
    1:18:41 My friend is a biotech billionaire.
    1:18:44 And when I saw him, let’s say he’s at the very forefront
    1:18:45 of all of these things.
    1:18:47 He takes so many different things to optimize his life.
    1:18:49 One of them he started taking is his MPEC.
    1:18:52 And last time I saw him, he was, we’re in the gym together.
    1:18:55 And he was significantly weaker.
    1:18:57 He was significantly skinnier.
    1:18:59 But I noticed when we did our exercises,
    1:19:02 he was significantly weaker as well.
    1:19:05 And that strikes me as a bit of an unspoken
    1:19:07 about side effect is muscle loss.
    1:19:09 It’s one of the 12 big risks that I write about in the book.
    1:19:11 So muscle mass loss is a real problem.
    1:19:13 People who don’t know muscle mass is the total amount
    1:19:15 of soft tissue that you have in your body.
    1:19:16 And it’s essential for doing anything
    1:19:19 that requires movement and strength, basically.
    1:19:22 And any form of weight loss causes a reduction in muscle mass.
    1:19:24 So if someone’s very overweight
    1:19:26 and they lose a huge amount of weight on a diet,
    1:19:28 they lose a lot of muscle mass.
    1:19:30 Hopefully you lose more fat mass than muscle mass,
    1:19:31 but you lose a lot of muscle mass.
    1:19:32 You can’t control that, right?
    1:19:34 There’s no way to lose a lot of weight
    1:19:36 that doesn’t involve some muscle mass loss
    1:19:37 unless you’re very, very lucky, right?
    1:19:42 So obviously this triggers a huge amount of muscle mass loss.
    1:19:45 And there’s real worries with that, right?
    1:19:47 If you lose muscle mass,
    1:19:49 so you naturally lose muscle mass
    1:19:50 from when you’re 30 onwards anyway,
    1:19:51 you lose quite a lot every year.
    1:19:53 It’s incredibly depressing when you look at the figures.
    1:19:55 You lose muscle mass naturally every year anyway.
    1:19:59 But if you lose too much muscle mass,
    1:20:01 you won’t, you’ll be a bit weaker now,
    1:20:03 but the real risks are when you’re older.
    1:20:07 So if you have really low muscle mass when you’re older,
    1:20:09 you’re at risk of a condition called sarcopenia,
    1:20:11 which is Greek for poverty of the flesh.
    1:20:13 Basically just means you’ll really struggle
    1:20:17 to climb the stairs, do any kind of physical activity.
    1:20:18 You’re more likely to fall.
    1:20:20 If you do fall, you’re more likely to die.
    1:20:22 It’s quite a serious thing.
    1:20:24 And this I think is particularly going to be an issue
    1:20:27 for people who are already skinny,
    1:20:28 like the people at that party
    1:20:30 we were talking about right at the start.
    1:20:31 None of them were fat at the start, right?
    1:20:33 People who are already skinny,
    1:20:35 who are taking it to be super skinny,
    1:20:36 they’re going to see,
    1:20:37 they’re going to have real issues
    1:20:39 with their muscle mass likely when they’re older.
    1:20:41 So this is a very serious problem.
    1:20:43 We could be building up a time bomb
    1:20:46 of more frail older people further down the line.
    1:20:49 You lose up to 20 to 30% of your lean muscle mass
    1:20:50 when you start taking a zen pick.
    1:20:51 It says in your book as one of the risk profiles.
    1:20:53 That’s for some people, yeah, not for everyone.
    1:20:56 Actually weirdly, I was 33% fat mass when I started
    1:20:58 and I went down to 22%.
    1:20:59 I think it is now.
    1:21:00 So I lost nothing but fat mass,
    1:21:02 but I suspect that might be for the slightly humiliating reason
    1:21:05 that I had no muscle to start with, but I’m not sure.
    1:21:07 And then on the psychology,
    1:21:09 the mental whole side of things,
    1:21:12 suicidality is some cases where suicidality,
    1:21:14 things like feelings of anxiety and depression increase.
    1:21:17 Is that because of the underlying reasons
    1:21:19 why we’re eating the self soothing stuff
    1:21:21 or is that a separate side effect?
    1:21:22 So it’s hugely debated.
    1:21:23 There isn’t even agreement
    1:21:26 that the drugs cause that effect in a minority of people.
    1:21:29 You’ve got to bear in mind at any given time,
    1:21:31 some of the population becomes suicidal.
    1:21:33 Some of them will be taking these drugs.
    1:21:36 So it’s very hard to disentangle that, especially early on.
    1:21:38 So some scientists would say
    1:21:40 there isn’t even any evidence they cause suicidality.
    1:21:42 Among the scientists who fear
    1:21:44 that it may cause suicidality, there’s a big debate.
    1:21:50 Some of it will be you’re deprived of comfort food or pleasure.
    1:21:52 Some of it will be, as Karel LaRue put it to me,
    1:21:56 a lot of people who are overweight for a long time say,
    1:21:59 you know, the reason my life is shit is because I’m overweight.
    1:22:02 If I finally lose weight, my life will be good.
    1:22:02 And then they lose weight
    1:22:05 and they’ve still got the same asshole husband
    1:22:07 and they’ve still got the same job they don’t like.
    1:22:10 And they suddenly go into this crisis where they’re like,
    1:22:11 oh, it wasn’t the weight that was blocking me.
    1:22:13 It was everything else, right?
    1:22:15 They say, don’t they, that the difference between happiness
    1:22:17 is your expectations and reality.
    1:22:19 So you can imagine if you have that expectation
    1:22:21 that losing this weight is going to make me happy
    1:22:24 and you fall short of the expectation because it doesn’t.
    1:22:30 The anti-climax can cause so much psychological discomfort.
    1:22:32 Yeah, and I spoke to people who’ve been through that
    1:22:34 and I think that can be a really big issue.
    1:22:36 There’s also a suicidality.
    1:22:38 So some other people would say,
    1:22:40 well, okay, the psychological effects are probably real,
    1:22:42 but it might come back to what we were saying
    1:22:45 about dampening the reward system in the brain, right?
    1:22:47 There were people like Professor Patricia Griggsen,
    1:22:49 who’s done some of the really cutting-edge research
    1:22:52 on effects with addiction and this, who said to me,
    1:22:54 you know, that’s a real concern.
    1:22:56 Now she’s stressed we don’t know yet.
    1:22:58 No one definitively said, yes,
    1:23:00 it is causing these problems, we know how.
    1:23:01 It was weird.
    1:23:04 It was like a, like I said before,
    1:23:06 you’re seeing this picture form.
    1:23:09 It was fascinating that you’re, there’s so much we don’t know,
    1:23:10 which makes it kind of disconcerting.
    1:23:13 It’s like, oh, so this is an experiment on millions of people
    1:23:15 and I’m one of the guinea pigs, great, right?
    1:23:17 So it’s disconcerting how much we don’t know.
    1:23:20 But yeah, that is a big worry.
    1:23:21 And we’ve been here before with diet drugs,
    1:23:25 as you were alluding to, where we kind of rush in to the party
    1:23:27 and then everyone rushes out of the party
    1:23:28 because we realized that.
    1:23:29 The history of diet drugs, Stephen,
    1:23:32 is absolutely grim beyond belief.
    1:23:34 So the first kind of modern diet drug
    1:23:36 was something called dinitrophenol.
    1:23:38 So there were a load of people in France
    1:23:40 who were working in ammunition factories
    1:23:41 during the First World War.
    1:23:45 And people noticed that they lost loads of weight, right?
    1:23:46 Not that they didn’t have weight problems at the start,
    1:23:48 but they lost a huge amount of weight.
    1:23:52 And it turned out they were ingesting this explosive powder,
    1:23:54 you know, through their skin and breathing it in.
    1:23:56 So after the war, a load of scientists at Stanford
    1:23:58 were like, oh, maybe this can be a weight loss treatment.
    1:24:01 So they made it into a pill called reducells,
    1:24:02 which were very popular.
    1:24:05 There was 100,000 people taking them in 1934,
    1:24:08 which when you consider there was very low obesity back then,
    1:24:09 that’s a huge number of people.
    1:24:13 And then they discovered just, I mean,
    1:24:16 it’s almost unbelievably terrible what happened.
    1:24:19 So loads of the people taking them went blind,
    1:24:22 and then they went into this horrific fever
    1:24:23 where their bodies were burning up.
    1:24:25 So it’s an explosive, right?
    1:24:27 So it was discovered that the way it works
    1:24:29 is it massively speeds up your metabolism.
    1:24:33 But when you take a high dose, it gives you cataracts,
    1:24:34 makes you go blind, and then your body goes
    1:24:36 into a fatal fever.
    1:24:38 And the way one person put it is you become cooked
    1:24:39 from the inside.
    1:24:41 So they stopped marketing that one.
    1:24:44 It continued to be used as a pesticide for like years and years
    1:24:46 because it is so good at killing anything it comes across.
    1:24:49 So then there was a craze for amphetamines.
    1:24:52 So again, during the war, during the Second World War,
    1:24:55 radar, people had to watch radars.
    1:24:58 Soldiers who had to watch radars were extremely bored.
    1:25:01 So they gave them amphetamines to sort of keep them on the job,
    1:25:03 keep them active, mentally alert.
    1:25:06 And it was discovered they lost loads of weight as well.
    1:25:08 So after the war, they started marketing amphetamines
    1:25:09 as a weight loss drug, right?
    1:25:11 And they became hugely popular.
    1:25:13 They were described as mother’s little helper.
    1:25:15 By the time you get to 1970,
    1:25:19 8% of all the prescriptions in the United States
    1:25:21 were fat amphetamines for weight loss.
    1:25:25 But it was discovered that when you take amphetamines,
    1:25:26 you develop tolerance to them.
    1:25:27 Your body gets used to them.
    1:25:30 So you need higher and higher doses to get the same effect.
    1:25:33 But if you take really high doses of amphetamines,
    1:25:34 you just lose it.
    1:25:36 I mean, you can become psychotic.
    1:25:37 It has a really bad effect on you.
    1:25:39 You don’t sleep.
    1:25:39 It’s terrible.
    1:25:41 So then there was a real rolling back of amphetamines.
    1:25:43 And then there were some real horror shows,
    1:25:47 like jaw-wiring where they would wire up the jaws of obese people
    1:25:47 so that they could,
    1:25:49 they literally couldn’t get any food into their mouths.
    1:25:51 But then it was discovered if you vomit,
    1:25:53 while your jaw is wide, you can choke to death.
    1:25:57 I mean, just like nightmarish, horrifying, humiliating solutions
    1:25:59 and then we get to the worst of them all,
    1:26:03 and also the most popular of them all until these new drugs,
    1:26:04 which was called fen-fem.
    1:26:07 So this was in the 1990s.
    1:26:10 Early 1990s, a group of scientists decided to combine
    1:26:13 two diet drugs that had existed until then.
    1:26:14 One was called flex fluoramine.
    1:26:16 It’s an appetite suppressant.
    1:26:19 But it was never very popular because it makes you very drowsy.
    1:26:21 So they combined it with fentramine,
    1:26:22 which is an amphetamine.
    1:26:24 So it counteracted the drowsiness
    1:26:27 and it had an additional weight loss effect.
    1:26:28 And it worked incredibly well.
    1:26:32 People taking it lost as much weight as they lose on ozempic.
    1:26:35 And it’s actually eerie when you go back and look at the coverage.
    1:26:36 From Page of Time magazine,
    1:26:39 the new miracle drug was the headline.
    1:26:41 You know, by the time you got to the mid-90s,
    1:26:44 there were 18 million prescriptions for fen-fem
    1:26:46 every year in the US.
    1:26:51 And then a group of ordinary doctors in Fargo in North Dakota
    1:26:54 were like, “A lot of our patients are getting really ill
    1:26:58 when they take this and raise the safety signal,”
    1:27:01 turned out the drug company had known about this risk all along.
    1:27:03 So it was discovered that when you take these drugs,
    1:27:06 they cause something called primary pulmonary hypertension.
    1:27:10 It’s where the blood vessels in your lungs massively contract
    1:27:11 and you can’t breathe properly.
    1:27:12 They also damage your heart.
    1:27:14 And the stories were just horrendous.
    1:27:19 There was a young woman in Massachusetts called Mary Linnan,
    1:27:20 who was about 28,
    1:27:22 wanted to lose weight for her wedding day,
    1:27:23 starts taking fen-fem.
    1:27:26 A couple of weeks later, she’s trying to climb a hill
    1:27:27 and just gets really breathless.
    1:27:29 And it’s like, it’s so weird here.
    1:27:32 Goes home, is really breathless,
    1:27:32 goes to the doctor.
    1:27:34 He takes her off the drug.
    1:27:35 But by then, she had the problem.
    1:27:38 She needed oxygen her whole life.
    1:27:40 She was told she could never have children.
    1:27:44 And then one day, she couldn’t breathe and she died.
    1:27:46 This happened to lots and lots of people.
    1:27:48 It led to the largest payout in the history
    1:27:50 of the pharmaceutical industry up to that point.
    1:27:52 They had to pay $12 billion to the people
    1:27:54 whose hearts and lungs were harmed.
    1:27:56 And that is not that long ago.
    1:27:57 Now, I want to stress again,
    1:28:00 that was given to people with a very poor…
    1:28:03 There was a single study of 120 people of fen-fem
    1:28:05 at the point at which it was marketed to people,
    1:28:07 which is staggering.
    1:28:09 This has a much bigger body of evidence.
    1:28:12 So this is not going to be in the short-term fen-fem.
    1:28:16 But when I looked at the 12 big risks associated with these drugs,
    1:28:18 some of which have not really been explained to the public,
    1:28:21 one of the ones that was most disconcerting
    1:28:23 and was explained to me by a brilliant scientist
    1:28:25 called Greg Stanwood, who’s at Florida State University
    1:28:27 and is researching these drugs.
    1:28:31 The biggest risk is what he called ‘unknown unknown’.
    1:28:33 So you remember that Donald Rumsfeld thing, right?
    1:28:36 So when he was talking about the invasion of Afghanistan,
    1:28:39 but when he was the US Secretary of Defense,
    1:28:41 he said, you know, when it comes to these things,
    1:28:43 there are things, we’re called ‘unknowns’.
    1:28:45 There are things we know we know.
    1:28:47 There are known unknowns.
    1:28:49 There are things we know we don’t know,
    1:28:50 whereas Osama bin Laden.
    1:28:52 And there are unknown unknowns.
    1:28:54 Things we don’t know we don’t know
    1:28:55 that might hit us out of the blue.
    1:28:57 And with these drugs,
    1:29:01 there’s a big worry about longer-term unknown unknowns.
    1:29:03 So, for example, we know very little
    1:29:05 about what happens to pregnant women
    1:29:06 when they’re taking these drugs, right?
    1:29:08 We know that in the animal studies,
    1:29:12 when other non-human animals are exposed to these drugs,
    1:29:14 they’re much more likely to get birth defects.
    1:29:18 So one thing Dr. Stanwood said that we should think about,
    1:29:20 and he stressed this is speculative, we don’t know,
    1:29:23 was think about antipsychotics, right?
    1:29:27 In the 1950s, doctors started giving people antipsychotics.
    1:29:28 They were judged to be safe.
    1:29:31 Lots of people dispute that, but parked that for a second.
    1:29:33 And people took them for many, many decades.
    1:29:36 And then it was discovered really late in the day
    1:29:38 that when you get into your 70s and 80s,
    1:29:40 if you’ve been taking antipsychotics,
    1:29:42 you are much more likely to get Alzheimer’s disease
    1:29:44 and other forms of dementia, much more likely.
    1:29:47 Now, there’s no way you could have known that at the start.
    1:29:48 It was an unknown unknown, but you couldn’t have known that.
    1:29:51 You had to have people taking it for a really long time
    1:29:53 before you could find that out.
    1:29:55 Now, one of the concerns about these drugs
    1:29:58 is that there will be unknown unknowns that we can’t know about.
    1:29:59 These drugs are working on your brain.
    1:30:04 They are working very hard on key parts of your brain,
    1:30:07 parts that relate to memory processing, taste processing,
    1:30:09 gut motility, right?
    1:30:14 We don’t know, but there’s at least some risk there.
    1:30:17 Now, again, you have to weigh that against the risks of obesity.
    1:30:20 As Dr. Shauna Levy, who’s at Tulane School of Medicine,
    1:30:23 put it to me, we don’t know the long-term risks of these drugs.
    1:30:25 We do know the long-term risks of obesity,
    1:30:28 and they are horrific, really horrific,
    1:30:31 and much worse than I thought at the start.
    1:30:35 For example, I’m quite embarrassed to say this.
    1:30:37 Diabetes, right?
    1:30:39 I knew that you were much more likely to become diabetic
    1:30:40 if you were obese.
    1:30:42 Figures on that are kind of shocking.
    1:30:44 If you’re obese when you’re a teenager,
    1:30:47 your chances of developing diabetes are 70% in your life.
    1:30:48 Shocking.
    1:30:52 But I thought, all right, diabetics, they get insulin,
    1:30:53 and then they’re basically like the rest of us, right?
    1:30:55 As long as you’ve got health care, you’re fine.
    1:30:58 Interviewing doctors, they were like, no, no, no.
    1:30:59 Lots of people think that.
    1:31:04 If you get diabetes, it knocks on average 15 years off your life.
    1:31:06 There’s a doctor here, Dr. Max Pemberton,
    1:31:09 a close friend of mine, and a brilliant doctor,
    1:31:10 who says something to me that seemed really shocking
    1:31:11 when he first said it.
    1:31:13 But then he went through the evidence.
    1:31:16 He said, “If you gave me a choice between getting diabetes
    1:31:20 or becoming HIV positive, I would choose HIV every time.
    1:31:23 If you become HIV positive, as long as you get medical treatment,
    1:31:25 you live as long as everyone else.
    1:31:29 If you get diabetes, not only does it knock 15 years off your life,
    1:31:32 your chances of all sorts of catastrophic complications
    1:31:34 in your life are really high.
    1:31:36 It’s the biggest single cause of blindness
    1:31:38 in Britain, preventable cause of blindness.
    1:31:41 It’s a massive cause of leg amputation.
    1:31:43 More people get an extremity cut off in the US
    1:31:47 because of diabetes every year than because of being shot, right?
    1:31:51 I mean, you go down the list of all the harms associated with obesity.
    1:31:54 Diabetes isn’t even number one, right?
    1:31:57 So every time I talk about the risks of these drugs,
    1:32:00 I really worry about the risks of these drugs, right?
    1:32:01 There is a lot of them.
    1:32:03 People should go through it very carefully.
    1:32:06 If you have thyroid cancer in your family, for example,
    1:32:08 I would strongly recommend you don’t take them.
    1:32:12 If you’re already worried about your muscle mass, don’t take them.
    1:32:15 There’s a whole range of caveats and clauses,
    1:32:18 but we have got to be honest about the risks of obesity.
    1:32:21 And for me, if I’m being honest,
    1:32:24 I think the choice was ongoing obesity or these drugs.
    1:32:26 And so for me personally,
    1:32:28 I have made the judgment call after looking at all of this evidence
    1:32:31 that I’d rather take the risk of ozone peak
    1:32:32 than the risk of ongoing obesity,
    1:32:34 especially given my family’s history
    1:32:36 and how many men die young of heart attacks.
    1:32:39 But loads of people will look at the evidence
    1:32:40 that I present in Magic Pill
    1:32:43 and take totally the opposite point of view.
    1:32:45 And they may well turn out to be right
    1:32:47 and I might well turn out to be wrong, right?
    1:32:51 I wouldn’t debar that there’s a fen fen scenario down the road, right?
    1:32:54 It’s not likely, but you’d be a fool to dismiss it.
    1:32:56 I am in a different camp.
    1:32:59 And I have to say before I express my own opinion
    1:33:01 that I understand there’s a lot of people out there
    1:33:04 where drugs like this will literally save their life.
    1:33:06 And if they don’t take these drugs,
    1:33:07 then you’ve gone through some of the stats,
    1:33:11 but they, I mean, they will probably die from something,
    1:33:13 you know, some kind of form of,
    1:33:15 you know, we talk about all cause mortality a lot,
    1:33:18 like something will kill you in the next couple of years,
    1:33:19 whether it’s a cardiovascular issue
    1:33:24 or something related to another ailment related to obesity.
    1:33:28 My thing, and this is, I think developed over time
    1:33:30 with doing this podcast and speaking to so many experts
    1:33:34 in health and fitness and wellness and psychology and psychiatry,
    1:33:36 is I just have this really deep innate belief that
    1:33:41 there’s no such thing as a free lunch in life.
    1:33:44 And I’ve just, the more I’ve done these interviews,
    1:33:46 the more I’ve come to learn that everything is a trade-off.
    1:33:49 And I almost see life as like a scale.
    1:33:54 So if you, if you, if you put a weight on one end,
    1:33:57 there’s going to be an equal and an opposite force somewhere else.
    1:33:59 You know, like the, what’s the law of physics?
    1:34:00 Is it Einstein that said that?
    1:34:03 That you can’t like destroy energy, you can just move it.
    1:34:07 And I think about the same with like drugs, often,
    1:34:10 and other things that seem like miracles or shortcuts.
    1:34:12 You’re, you’re moving the set of issues somewhere else.
    1:34:15 You’ve talked about some of those movements today,
    1:34:19 like the psychological transfer of soothing behavior
    1:34:20 to an addiction, for example.
    1:34:24 That’s always been my like belief that whenever one of my friends says,
    1:34:27 “Steve, I’m taking this limitless pill, medaffinil,
    1:34:29 and it’s making me super productive,
    1:34:31 and it’s fixed all my problems in life,
    1:34:34 and I’m killing the game now,” I go, “What’s the cost?”
    1:34:34 Yeah.
    1:34:36 And my friend said to me, remember when he started taking it,
    1:34:39 he was like, “There’s no cost. There’s no side effects.”
    1:34:43 And my brain goes, “Hmm, history shows, if you wait long enough,
    1:34:47 there’s always a cost. It’s just being conscious of the cost.
    1:34:49 And when you balance up, as you’ve done in your life,
    1:34:53 the pros and cons, you say, “Okay, I’m willing to take the cost.”
    1:34:55 Now, when I see things like a Zempec and people say to me,
    1:34:58 “There is no downside, I get more scared
    1:35:02 because I can’t run the numbers to see whether the cost is worth
    1:35:03 the upside for me.”
    1:35:07 So I don’t know what the big, obvious downsides of a Zempec
    1:35:09 and these magic drugs are,
    1:35:13 but I feel like, logically, there must be one.
    1:35:14 We do know there are some medications
    1:35:18 where pretty dependably the benefits that way the risk.
    1:35:20 Think about statins, right?
    1:35:22 If you have a problem with your cholesterol,
    1:35:25 what statins do is they block part of your body
    1:35:27 that makes cholesterol, right?
    1:35:30 So it’s the most commonly prescribed drug in the US.
    1:35:30 It’s pretty close to it.
    1:35:33 In Britain, almost every doctor would agree
    1:35:34 there are some downsides to statins,
    1:35:36 but sometimes they’re just like–
    1:35:37 You have to stay on them for life, right?
    1:35:39 Yeah, you have to stay on them like with these drugs, right?
    1:35:41 The minute you stop taking them,
    1:35:43 so within a year of stopping,
    1:35:45 you regain 70% of the weight you’ve lost, right?
    1:35:49 This is one of the big questions around these drugs.
    1:35:51 Now, that’s not 100% of the people regain it,
    1:35:55 but it’s most people seem to regain their weight.
    1:35:57 So I think there are sometimes when a drug, a medication,
    1:35:59 I’m not saying these drugs are that, definitely not,
    1:36:02 but there are some medications which do seem to be just–
    1:36:05 Not that there’s no cost,
    1:36:06 but the benefits are really unambiguous
    1:36:08 and massively outweigh the cost.
    1:36:10 This is a much more finely judged thing,
    1:36:11 and it’s interesting to me.
    1:36:13 It’s been funny talking to people who’ve read the book
    1:36:15 because when we’re talking to the marketing teams
    1:36:16 at both my publishers,
    1:36:19 because some people who were the first people
    1:36:21 to read the book apart from my friends,
    1:36:22 so some of them came up to me and said,
    1:36:24 “Oh, Johanna, I loved your book.
    1:36:25 It made me really want to take a Zen pic.”
    1:36:27 And some of you came up to me and said,
    1:36:28 “Johanna, I loved your book.
    1:36:30 It made me think convinced
    1:36:33 that you’d have to be completely insane to take a Zen pic.”
    1:36:34 And it was a bit like, you know, the dress.
    1:36:36 Some people saw it as gold, some people saw it as blue.
    1:36:40 And I felt like that meant I’d done my job
    1:36:44 because unlike pretty much everything else I’ve ever written,
    1:36:48 I’ve ended this feeling as conflicted
    1:36:50 almost as I was at the start, right?
    1:36:54 This is a huge thing.
    1:36:55 It’s going to change.
    1:36:57 And we’ve talked a lot about the personal dilemmas.
    1:36:59 It’s going to have a huge social effect.
    1:37:01 Barclays Bank commissioned a very sober-minded analyst
    1:37:05 named Emily Field to make predictions
    1:37:08 that could guide investment based on these drugs.
    1:37:10 And she said if you want an analogy,
    1:37:13 you have to think of the invention of the smartphone, right?
    1:37:15 I mean, this is going to have so many unpredictable effects.
    1:37:19 Already, Krispy Kreme donut stocks have been tanking.
    1:37:21 The head of Nestle, Mark Schneider,
    1:37:23 has said they’re worried about their ice cream
    1:37:24 and confectionary ranges.
    1:37:29 Jeffrey’s Financial did a report for the airlines in the US
    1:37:31 saying they’re going to have to spend much less on jet fuel
    1:37:34 pretty soon because it takes so much less jet fuel
    1:37:36 to fly a much thinner population.
    1:37:41 What I was fascinated by is companies that manufacture hinges
    1:37:45 for knee and hip replacements are seeing their stocks tank
    1:37:49 because people are going to need far fewer knee and hip replacements
    1:37:52 because that overwhelmingly, that’s driven by obesity, right?
    1:37:53 So not entirely, but overwhelmingly.
    1:37:57 So, yeah, if we were talking in 2007
    1:38:00 when the day Steve Jobs unveiled the iPhone,
    1:38:03 I don’t think we could have gained out, you know,
    1:38:06 one-tenth of what was about to hit us.
    1:38:09 And I kept having these moments, traveling all over the world,
    1:38:11 interviewing these experts.
    1:38:13 I remember one day I was in a cafe.
    1:38:16 I was interviewing one of the key neuroscientists
    1:38:18 at Cambridge University who was working on this.
    1:38:22 We were in a cafe and there were loads of people walking past.
    1:38:24 And it’s, you know, just random British people,
    1:38:26 a lot of whom are overweight or obese like I was.
    1:38:32 And we were thinking, wow, you don’t know what’s about to hit us all.
    1:38:36 It was a slightly weird, unreal feeling.
    1:38:39 I mean, this is for better and for worse.
    1:38:41 And I think there will definitely be positive effects
    1:38:42 and there will definitely be negative effects.
    1:38:45 And I think we can see early on what quite a lot of them are.
    1:38:50 This will change the lives of all of us in one way or another.
    1:38:53 How do you guys manage your stress?
    1:38:55 This month is Stress Awareness Month.
    1:38:57 And it’s a topic that I’m super passionate about
    1:38:59 and we talk about a lot on this podcast.
    1:39:02 I personally manage my stress by prioritizing my health and well-being.
    1:39:05 Going to the gym is my number one form of therapy
    1:39:08 and I couldn’t be without those two things.
    1:39:10 As you guys know, Woop is a sponsor of this podcast
    1:39:12 and I’m an investor in the company as well.
    1:39:13 For those of you that don’t know,
    1:39:17 Woop actually created a stress monitor within this device.
    1:39:19 Now, only does this help me to identify periods of high stress
    1:39:20 in real time throughout the day,
    1:39:23 but it also provides me with the tools I need
    1:39:26 to deal with stressors as they come up throughout the day.
    1:39:30 And it’s based on scientifically backed breathing exercises
    1:39:33 and research that’s been developed by leading neuroscientists.
    1:39:35 It’s a feature that has been game-changing for me
    1:39:37 and I highly recommend.
    1:39:39 If you’re someone that’s looking to manage your stress levels,
    1:39:44 then head over to join.woop.com/ceo,
    1:39:47 where we’ll give you 30 days risk-free
    1:39:49 and zero commitment to try Woop.
    1:39:51 Let me know how you get on.
    1:39:53 I’m just, I was thinking as you were speaking there
    1:39:53 about a bunch of-
    1:39:57 From the director of The Greatest Showman
    1:39:59 comes the most original musical ever.
    1:40:01 I want to prove I can make it.
    1:40:02 Prove to who?
    1:40:02 Everyone.
    1:40:06 Sir, the story starts.
    1:40:08 Better man, now playing in select theaters.
    1:40:11 Statistics that I’ve read recently,
    1:40:12 humans are getting more and more sedentary,
    1:40:13 which means we’re moving a lot less.
    1:40:17 Obviously, obesity is going up across
    1:40:20 those sort of Western worlds, most obviously.
    1:40:23 And then you’ve got this rise in a zempec,
    1:40:25 which allows us to stay skinny,
    1:40:27 basically, and suppress our appetite.
    1:40:28 I was just wondering,
    1:40:28 there’s going to be,
    1:40:30 it feels like there’s going to be two groups of people.
    1:40:32 When these drugs drop in cost
    1:40:33 and they become really accessible,
    1:40:35 and I’ve saw you say in the book
    1:40:37 that the next sort of iteration of these drugs
    1:40:38 is going to be a pill.
    1:40:39 A lot of people won’t want to inject something.
    1:40:40 I’m one of the people that just,
    1:40:42 I’d get too squeamish about having to inject myself.
    1:40:43 So the minute something becomes a pill,
    1:40:46 it brings down one of the psychological barriers.
    1:40:47 It’s cheap, it’s a pill.
    1:40:49 A lot of people are doing it.
    1:40:52 If you’re not doing it,
    1:40:55 in the obeseogenic, whatever that long word was,
    1:40:56 environment we live in,
    1:41:00 it’s almost like you’re going to be an inferior human
    1:41:00 to some degree.
    1:41:02 Like there’s going to be two parts of society,
    1:41:04 the 50% that are down to take the pill,
    1:41:05 and they’re going to be skinny,
    1:41:06 and they’re going to be whatever.
    1:41:08 And then the 50% that are struggling
    1:41:10 in this difficult food environment
    1:41:11 we live in with the ultra-processed food.
    1:41:15 I almost can’t play out a scenario
    1:41:19 where most people aren’t taking this magic pill.
    1:41:21 So there’s a few assumptions of what you’ve said.
    1:41:23 I think you’re probably right,
    1:41:25 but there’s a few assumptions.
    1:41:26 So in a way, what you’re saying,
    1:41:29 there’s sort of a few different dystopias
    1:41:30 that could emerge.
    1:41:34 One is actually that we don’t even get to where you are,
    1:41:37 because it’s restricted to a tiny number of rich people, right?
    1:41:41 So let’s start with the first dystopian vision we could have.
    1:41:43 The first is that we never even get to that point.
    1:41:46 Let’s imagine, basically, we have a situation at the moment
    1:41:47 where the real housewives of New Jersey
    1:41:49 get to be super, super skinny,
    1:41:52 and the real school children of New Jersey
    1:41:54 get diabetes at the age of 12, right?
    1:41:57 So we could have a situation where these drugs exist,
    1:41:58 and they work very well,
    1:42:02 but they are restricted to a tiny elite of rich people,
    1:42:04 which is kind of where we are, right?
    1:42:06 It’s not going to stay like that, though, is it?
    1:42:07 In the longer term, it won’t,
    1:42:08 and it’s not that far off.
    1:42:12 So in 2032, the patent on Osempic passes.
    1:42:14 So then it’s not actually that expensive to make these drugs.
    1:42:16 It’s $40 a month to actually make them.
    1:42:19 It’s the rest is profits for Nova Nordisk who argue,
    1:42:20 understandably, you know, look,
    1:42:22 we took all the risks of developing this.
    1:42:23 We should cash in now.
    1:42:25 You can see that argument,
    1:42:27 although I don’t think they need to cash in quite as much as they are.
    1:42:31 So one scenario is that it will go out of patent in 2032.
    1:42:35 By then, it looks like the main way of taking some agglotide
    1:42:37 will be pills anyway.
    1:42:38 So you can well imagine a situation
    1:42:41 where you’ve got $40 a month to take a daily pill
    1:42:43 that will make you much thinner.
    1:42:45 I think in that scenario, you’re right.
    1:42:49 Now, what I most hope is that A,
    1:42:52 the drugs don’t have a catastrophic side effect, obviously.
    1:42:54 B, the people who want them get them.
    1:42:58 And C, it wakes us up and we go,
    1:43:00 how did we get to this point?
    1:43:02 How did we get to the point
    1:43:04 where we’re looking at potentially
    1:43:06 drugging our children forever,
    1:43:07 not knowing the long-term effects.
    1:43:09 Who did this to us?
    1:43:11 And how can we be more like Japan
    1:43:13 and all the other countries that are making these changes?
    1:43:14 Now it’s optimistic.
    1:43:16 That requires a lot of raising of consciousness
    1:43:17 between now and then.
    1:43:19 But that’s the most optimistic scenario for me.
    1:43:20 But you’re totally right.
    1:43:22 There could be a scenario.
    1:43:24 It’s probably the most likely scenario
    1:43:26 if there isn’t some big risk that emerges
    1:43:30 that we’ll just have staggering amounts of the population
    1:43:31 taking these drugs.
    1:43:34 Unless the government intervenes,
    1:43:36 that feels like the most likely scenario.
    1:43:38 Unless the government introduce some laws
    1:43:40 that put restrictions on what children can eat at school
    1:43:43 and all those kinds of things in a more severe way.
    1:43:44 I can’t see a scenario where,
    1:43:46 especially with this younger generation,
    1:43:48 you hear all these stats around young girls on TikTok
    1:43:50 being more anxious than ever before,
    1:43:51 the suicidality going up,
    1:43:54 men are struggling more than ever
    1:43:55 with body dysmorphia,
    1:43:56 which no one’s talking about.
    1:43:58 I was reading some stats about that yesterday.
    1:44:01 Yeah, it’s shocking the figures on that.
    1:44:02 And the antidote appears to be,
    1:44:05 I mean, this.
    1:44:08 It’s not a good solution, right?
    1:44:10 And perfectly normal, healthy people
    1:44:13 who just have a little bit of belly fat,
    1:44:15 and they hear about this stuff.
    1:44:17 They go, “You know, going to the gym is hard,
    1:44:18 and I do love those burgers,
    1:44:19 and that KFC is really nice.
    1:44:20 It does taste really good.”
    1:44:23 So I could eat my KFC and I could stay skinny.
    1:44:26 Well, and I think that last bit, then they’re wrong.
    1:44:27 You, if you take it,
    1:44:29 you won’t want to eat the KFC and the burgers.
    1:44:30 And believe me, I’ve been the king of KFC.
    1:44:31 Just three bites.
    1:44:33 I’ve got a couple of bites though.
    1:44:34 Well, but you don’t get,
    1:44:36 you actually don’t even want that particularly, right?
    1:44:38 And it’s a huge number of people are seeing that.
    1:44:40 I mean, for most of the time,
    1:44:42 I have been eating smaller portions of similar shit,
    1:44:45 but actually, even your taste for that
    1:44:47 tends to kind of wane over time, right?
    1:44:49 So the last bit’s wrong, but I think, yeah.
    1:44:51 It’s one of the things that’s funny.
    1:44:54 I didn’t, it’s one of the things
    1:44:55 that made me really angry in Japan.
    1:45:01 I was thinking, all this agonising I’ve done,
    1:45:04 all this worrying, and I worry even more
    1:45:05 about the fact we’re almost certainly
    1:45:07 about to start a massive wave of
    1:45:08 drugging children with those MPIC.
    1:45:10 Already begun in the US.
    1:45:12 I interviewed parents who are drugging their kids
    1:45:14 because their children are obese.
    1:45:19 And I thought this whole dilemma never had to happen, right?
    1:45:22 This happened because the food industry screwed us over
    1:45:25 and we didn’t regulate them and we didn’t stop them.
    1:45:26 And we can start to do that.
    1:45:27 And I went to places that have done it.
    1:45:30 I went to Mexico where they introduced a sugar tax,
    1:45:32 hugely reduced the amount of sugar that people consume.
    1:45:35 I went to Minneapolis where they prescribe
    1:45:37 healthy food for poorer people who can’t afford it,
    1:45:39 has a really positive effect.
    1:45:41 I went to Finland where they had a huge
    1:45:42 transformation in the food supply.
    1:45:45 I went to Japan, here in Britain
    1:45:46 was a really interesting experiment.
    1:45:49 Bread used to have far more salt in it.
    1:45:51 And a really heroic guy called Professor Graham McGregor,
    1:45:54 who I interviewed, persuaded the government
    1:45:57 to just get the food companies to sort of law them.
    1:45:59 I mean, they threatened regulation,
    1:46:01 which meant that the companies gave in before they did it,
    1:46:03 to just massively reduce the amount of salt in bread.
    1:46:05 No one even noticed.
    1:46:08 And it reduced strokes every year in Britain
    1:46:11 by between 6,000 and 9,000, right?
    1:46:12 And a stroke is one of the worst things
    1:46:13 that can ever happen to you.
    1:46:15 Now, it’s called reformulation.
    1:46:18 There’s loads of other things we can do like that.
    1:46:20 We could reformulate loads of foods
    1:46:22 in ways that aren’t even painful to us, right?
    1:46:24 There’s so much we can do.
    1:46:26 There’s so much we can do to be like Japan.
    1:46:27 I mean, it was a bit weird in Japan though
    1:46:32 because there were things they did that we can’t do, right?
    1:46:33 So I’ll give you an example.
    1:46:35 This was one of the weirdest days of the research for the book.
    1:46:40 In 2008, obesity very slightly went up in Japan.
    1:46:41 It was still like laughably low.
    1:46:43 And they had a real panic
    1:46:44 and they introduced this new law.
    1:46:45 It’s called the Metabo Law.
    1:46:49 It’s named after metabolic syndrome,
    1:46:52 which is a really nasty combination of diabetes, obesity,
    1:46:54 and other problems you can get when you’re very overweight.
    1:46:58 And the law is very simple.
    1:47:02 Every single company in Japan, on a particular day every year,
    1:47:05 has to weigh every single person who works there.
    1:47:07 And if their weight has gone up,
    1:47:09 they have to drop a plan with their employer
    1:47:11 to bring their weight down.
    1:47:13 And as a company, overall, if your weight goes up,
    1:47:15 you can be fined by the government.
    1:47:16 And I was like, how could this possibly work?
    1:47:19 So I went to a company that does it, Tanita.
    1:47:21 They all do it, but a company that let me go and see how it works.
    1:47:25 And it’s really weird, right?
    1:47:26 This workplace, you arrive,
    1:47:28 you show your face to a video screen.
    1:47:32 It says, “Hi, Stephen. You walked 14,000 steps yesterday.
    1:47:35 You’re number 121 in the company, in terms of steps taken,
    1:47:37 because everyone has to wear a Fitbit,
    1:47:38 with the equivalent to a Fitbit.
    1:47:42 Everyone uploads pictures of every meal they have
    1:47:43 to the system where you can see it.
    1:47:44 It was bizarre, right?
    1:47:49 And yeah, explain to the Japanese people who kept going,
    1:47:51 every morning in this office,
    1:47:53 when we’d all be having donuts and coffee,
    1:47:55 they do aerobics together.
    1:47:56 It was bizarre.
    1:47:59 And I would sort of explain to these Japanese people, right?
    1:48:01 If you tried to do this in Britain,
    1:48:03 we would burn the fucking office down, right?
    1:48:05 Like, and they would just go, well, why?
    1:48:06 Why?
    1:48:10 They couldn’t understand why I was so affronted by it.
    1:48:12 And that, okay, that’s a big cultural chasm.
    1:48:14 And we can’t do that, and I wouldn’t want us to do that.
    1:48:17 But if you look at so many of the other changes in Japan,
    1:48:23 I started to see, like, what you win if you get this right.
    1:48:25 So Japan has the longest life expectancy in the whole world.
    1:48:28 And one of the best things I did for the book,
    1:48:29 one of the most moving things for me,
    1:48:32 is I went to the oldest village in the whole world.
    1:48:34 It’s in Okinawa in the deep south of Japan.
    1:48:37 And there’s a village called Ogimi,
    1:48:39 where there’s 215 households and 190 of them
    1:48:42 have someone who’s over the age of 90 living there, right?
    1:48:44 So it’s the oldest place on earth.
    1:48:49 Japan has the, by far, the longest life expectancy in the world.
    1:48:53 And not just that, you’re far less likely to get sick as you age.
    1:48:57 So they have not just more life, but more healthy life.
    1:49:00 And I went to their little community centre.
    1:49:04 And the first person I met was a 102-year-old woman
    1:49:07 called Matsu Fukuchi, who was this, like,
    1:49:10 almost like this kind of perfect crumple of wrinkles, right?
    1:49:12 And she was so cheerful chatting to her.
    1:49:14 She was like, “I can’t stay for long,
    1:49:17 because I’m looking after my son who fell off the roof the other day fixing it.”
    1:49:18 I was like, “Jesus, how old is your son?”
    1:49:21 And she was like, “Oh, I love…”
    1:49:22 You know, she was so full of joy.
    1:49:23 She was like, “I love life.
    1:49:25 I spent all of yesterday watching volleyball
    1:49:27 with my grandchildren.
    1:49:28 It’s so great.”
    1:49:29 She was so happy.
    1:49:30 She’d walked out on her own.
    1:49:34 And then there was this moment where they put on some music.
    1:49:38 She put on this red kimono, and she started dancing.
    1:49:42 And all these old, these women as old as a century
    1:49:43 start dancing, right?
    1:49:44 And I danced with her.
    1:49:46 And I was thinking, “God, this is…”
    1:49:51 This woman was born before radio started broadcasting in Japan.
    1:49:54 And here I am recording an interview with her on my iPhone.
    1:49:59 This is what you get if you get this right.
    1:50:00 If you sort out the obesity crisis.
    1:50:07 You get to have more years of health and joy and dancing, right?
    1:50:08 That’s what we’re fighting for here.
    1:50:14 I think about how many people I know who died young,
    1:50:17 because of complications related to obesity,
    1:50:19 everyone listening and watching
    1:50:21 will know someone who would be alive now
    1:50:23 if we had sorted out the obesity crisis,
    1:50:25 but has died, everyone, right?
    1:50:31 And it doesn’t have to be this way, you know?
    1:50:35 Now, part of that solution in the short and medium term
    1:50:36 is going to be these drugs.
    1:50:39 In the longer term, it doesn’t have to even be that, right?
    1:50:40 Japan is a real country.
    1:50:41 It exists.
    1:50:43 They solved this problem.
    1:50:44 There are other countries in the world
    1:50:46 that are solving these problems.
    1:50:48 We don’t have to tolerate this being done to our children.
    1:50:51 We don’t have to accept us being made sick
    1:50:53 and our children being made sick.
    1:50:55 But it requires an awakening
    1:50:56 around what’s really happening.
    1:50:58 Who’s doing this to us at the moment?
    1:50:59 You know, whenever I…
    1:51:01 My weight goes up and down, right?
    1:51:03 It has gone up and down throughout my life.
    1:51:05 And whenever I was fat, I would blame myself, right?
    1:51:07 I wasn’t angry with the forces that have done this to us, right?
    1:51:11 More three-year-old children know what the McDonald’s M means
    1:51:14 than know their own last name, right?
    1:51:15 I didn’t choose that world.
    1:51:17 I didn’t choose to live in a world
    1:51:20 where we were, you know, constantly promoted
    1:51:22 and fattened and physically changed
    1:51:24 such that it’s hard to come back, right?
    1:51:26 I don’t mean I had no responsibility in that.
    1:51:27 I did.
    1:51:31 But we don’t have to continue like this.
    1:51:34 Do you think you could stay at the weight you are now
    1:51:37 without this as MPEC?
    1:51:38 It’s funny you holding this.
    1:51:40 I feel like we’re in a weird dystopian version of PVC.
    1:51:45 Do I think, well, if I’m typical,
    1:51:47 we know from the clinical trials,
    1:51:49 70% of people regain the weight within a year.
    1:51:51 No, I don’t think so.
    1:51:53 If I’m being really honest with myself, I don’t think so.
    1:51:55 I think I have made lots of changes in my life.
    1:51:58 That mean I don’t think I would go back to quite where I was,
    1:52:01 but I think I would very rapidly regain a lot of weight.
    1:52:03 So you have to take this for life now
    1:52:05 to stay at the way you’re at, therefore?
    1:52:06 Yeah, and there’s a big debate about,
    1:52:08 we mentioned before with the amphetamine-based
    1:52:13 diet drugs from the past that people develop tolerance.
    1:52:15 One of the big question marks around this
    1:52:17 is do people develop tolerance?
    1:52:18 Does it mean that over time,
    1:52:20 it will have less of an effect, right?
    1:52:22 Now, some scientists, the scientists asked about this,
    1:52:24 just were wildly all over the place.
    1:52:25 Some said no.
    1:52:28 We do know diabetics don’t seem to develop tolerance
    1:52:31 because if they did, they would need higher and higher doses
    1:52:33 to get the same level of control for their blood sugar.
    1:52:36 So that’s a point against tolerance.
    1:52:39 But others said it would seem quite likely we develop tolerance.
    1:52:42 We develop tolerance for most drugs.
    1:52:43 It would be surprising if we didn’t.
    1:52:45 Probably what’s most likely, again,
    1:52:47 Karel LaRue, the South African psychiatrist said to me,
    1:52:51 again, probably the best comparison is bariatric surgery.
    1:52:56 You have bariatric surgery, you lose an absolute shit ton of weight,
    1:52:59 and then you regain a little bit of it over the next few years,
    1:53:01 and then you sort of plateau at that higher point.
    1:53:04 But we don’t know. The truth is no one knows.
    1:53:06 I’m also concerned that if you…
    1:53:09 Is there a world where if you stopped taking this,
    1:53:12 your body had become reliant on your GLP-1 coming from this,
    1:53:15 so your body makes less GLP-1 itself?
    1:53:16 Don’t think it’s so much…
    1:53:17 I don’t think that’s the concern.
    1:53:20 I think you’ve gone to a really important point.
    1:53:24 We know all forms of diet slow down your metabolism, right?
    1:53:26 That’s a reality about diet,
    1:53:30 which is why often people end up fatter at the end
    1:53:31 than they were at the start.
    1:53:34 I’m worried about…
    1:53:37 And again, I asked lots of scientists and people just said,
    1:53:39 “We don’t know. I’m worried about…
    1:53:44 Is my metabolism slowing down as I take this drug?
    1:53:47 If, let’s say, they discovered some terrible problem with it
    1:53:48 and it had to be withdrawn,
    1:53:51 would I then have a slower metabolism
    1:53:53 and be fatter than I was at the start?”
    1:53:53 Yeah.
    1:53:55 No one knows. That’s a significant risk.
    1:53:57 And the other big sort of risk here
    1:54:02 is you talked about a few times is this eating disorder epidemic,
    1:54:02 it seems.
    1:54:03 I think you talk about in your book
    1:54:06 that since March 2020, rates of anorexia and bulimia
    1:54:09 were 42% higher than they would be expected
    1:54:12 for teenage girls aged 13 to 16.
    1:54:13 I think that’s because of lockdown, to be fair.
    1:54:15 That’s not a result of the drugs.
    1:54:17 That’s because of the massive stress of lockdown.
    1:54:19 Some research in the Lancer Journal.
    1:54:22 And 32% higher for those aged 17 to 19.
    1:54:24 What I’m saying here is that we do have an issue
    1:54:27 with eating disorders in the Western world especially.
    1:54:31 They skyrocketed after the pandemic.
    1:54:33 But when I think about eating disorders
    1:54:35 and bulimia and anorexia,
    1:54:39 and I think about this and what it might mean
    1:54:42 for those eating disorders, I feel somewhat concerned.
    1:54:43 Especially when kids get their hands on them.
    1:54:45 Go beyond concerned.
    1:54:47 And we don’t have to speculate about this.
    1:54:48 We’ve been here before.
    1:54:50 So in the early 90s,
    1:54:52 there was a very popular amphetamine-based diet drug
    1:54:54 that was marketed in the United States.
    1:54:55 And it was huge.
    1:54:58 And lots of teenage girls used it.
    1:54:59 And it led to a catastrophe.
    1:55:00 There was a guy called Rob Wyden,
    1:55:03 who was a congressman for Ohio at the time,
    1:55:05 who held congressional hearings on this.
    1:55:06 And they are really chilling to read.
    1:55:07 Because they show what happens
    1:55:10 when a popular diet drug combines
    1:55:12 with eating disordered young women.
    1:55:16 So there was a woman called Jessica McDonald,
    1:55:18 who testified at the hearing.
    1:55:21 She was in her early 20s at the time.
    1:55:23 So she was a ballet dancer.
    1:55:24 Obviously we know about the horrendous pressures
    1:55:26 on body shape for ballet dancers.
    1:55:28 And she would take this drug,
    1:55:31 like this amphetamine-based drug,
    1:55:32 until she passed out to be thin.
    1:55:34 She would take it to starve herself
    1:55:35 because she wanted to be that.
    1:55:37 That ballet ship was a guy called Tony Smith
    1:55:39 from State Centre in Iowa,
    1:55:41 who testified that his daughter Noelle,
    1:55:43 from when she was very young,
    1:55:45 became obsessed with the idea that she was fat.
    1:55:47 She would go and look at these fashion magazines
    1:55:49 and say, “Daddy, do you think I’m fat?
    1:55:50 Why don’t I look like these women?”
    1:55:53 And she got hold of these diet drugs
    1:55:54 and massively starved herself
    1:55:55 and died of a heart attack.
    1:55:57 And he read out this heartbreaking poem,
    1:56:01 where she describes like, “I’m hungry.
    1:56:05 I want to eat, but not yet, not yet.”
    1:56:06 Right?
    1:56:08 So we know that when a diet drug
    1:56:10 combines with eating disorders,
    1:56:11 it leads to catastrophic outcomes.
    1:56:13 We don’t have to speculate.
    1:56:16 So yeah, that’s one of my three or four biggest concerns.
    1:56:18 Now, like I say, we can introduce regulation now
    1:56:19 to mean you only get it from a doctor.
    1:56:21 The doctor has to see you.
    1:56:22 That will cut some of that.
    1:56:24 But I don’t see how…
    1:56:25 And that’s really important.
    1:56:27 And anyone we save is worth saving.
    1:56:29 But yeah, I’m very, very concerned about that.
    1:56:31 I’m also concerned about a more subtle effect
    1:56:32 in relation to that.
    1:56:36 So the worst moment I had in writing the book
    1:56:38 was not any of the physical side effects for me,
    1:56:40 although there were some grim moments there early on.
    1:56:46 It was a moment when I’ve got a niece called Erin,
    1:56:49 and she’s 18 now, although she’s 19 actually.
    1:56:51 But in my head, she’s sort of six years old all the time,
    1:56:52 like, because she’s the baby of my family.
    1:56:53 She’s the only girl.
    1:56:54 She was the youngest.
    1:56:56 So no one makes me more protective.
    1:56:58 And one day, a few months into taking these drugs,
    1:56:59 I was FaceTiming with her.
    1:57:00 She was in a pub in Liverpool.
    1:57:03 And she was like, “Oh, Johan, you’ve lost so much weight.”
    1:57:04 And I was like, preening.
    1:57:05 She’s like, “Oh, look, I can see your jaw.
    1:57:06 I never knew you had a jaw.”
    1:57:08 And I was like, “Oh, I was thinking you’re happy.”
    1:57:13 And then she looked down and she said,
    1:57:16 “Will you get me some ozone pick?”
    1:57:18 She’s a perfectly healthy weight, she always has been.
    1:57:23 And I thought, “What the fuck am I doing?”
    1:57:26 All her life, I’ve been trying to give her this message.
    1:57:30 “Don’t be judged by how you look.
    1:57:32 Don’t worry about that.”
    1:57:35 You know, and I thought, “Oh, I’ve counteracted everything
    1:57:37 I wanted to communicate.”
    1:57:40 And we know, and she decided not to take it
    1:57:44 and defy with her, but when I was a kid,
    1:57:45 there were no fat people on television
    1:57:46 except as the butt of the joke.
    1:57:47 And I think about my niece.
    1:57:49 She’s grown up seeing, actually, quite a lot of women
    1:57:52 who have a broader range of body shapes in the public eye.
    1:57:55 And in the last two years, almost all of those women
    1:57:56 have massively shrunk.
    1:57:59 Now, they’re not talking about ozone pick,
    1:58:01 but unless there’s been some kind of outbreak of dysentery
    1:58:04 in Malibu, I think we know what’s happening, right?
    1:58:06 Some of them are talking about it, but most are not.
    1:58:07 Can I just ask on that?
    1:58:09 Because we’ve seen a lot of very famous faces
    1:58:12 suddenly shrink over the last couple of years.
    1:58:14 And when you read their autobiographies,
    1:58:15 they talk about, like, going to the gym
    1:58:17 and getting their lifestyle right.
    1:58:19 Do you think they’re lying?
    1:58:22 I mean, obviously. Yes.
    1:58:25 I wasn’t sure if it was just me, but I look at…
    1:58:29 I think about a lot of people that were a little bit bigger,
    1:58:32 and it seems that suddenly everybody’s kind of cracked.
    1:58:34 Weight loss.
    1:58:37 And it’s rapid and it’s super fast.
    1:58:38 I don’t want to name any particular names,
    1:58:40 because it’s not my place to talk about individuals like that.
    1:58:43 But it really does seem like Hollywood
    1:58:47 has found a great personal trainer.
    1:58:52 And I’m just wondering if this is what it is.
    1:58:57 Yes, although I think I would say the people you and I
    1:58:58 think about are almost all women.
    1:59:01 And I do think we should bear in mind,
    1:59:02 I know you would agree with this,
    1:59:03 I’m not making this as a point against you.
    1:59:08 Women get so much more shit than men for this sort of thing, right?
    1:59:11 Like, actually, one of my editors said to me,
    1:59:12 you know, I was saying,
    1:59:14 “Why has no one else written a book about Ozenpik yet?
    1:59:15 Why am I the only one?”
    1:59:18 And they said, because only a man could write this,
    1:59:21 because a woman would be crucified for writing it, right?
    1:59:22 She would be monstered.
    1:59:24 And if you look, whenever even someone as
    1:59:26 unbelievably popular and amazing as Oprah,
    1:59:27 who’s slightly serenely is my friend,
    1:59:31 gets savaged for it, right?
    1:59:35 And there’s lots of deep underlying reasons for that
    1:59:38 came out for me as well, actually,
    1:59:40 that I projected towards myself.
    1:59:42 I meant for a long time taking the drug.
    1:59:46 I felt like, and I mentioned this a little bit before,
    1:59:48 but I felt like I was cheating,
    1:59:50 I felt like I was sinning almost.
    1:59:54 And I started to look at the kind of deep ideas,
    1:59:58 they’re so deep in our kind of collective unconscious.
    2:00:00 If you look at, so for example, in the sixth century,
    2:00:02 the Pope, Pope Gregory I,
    2:00:03 draws up the seven deadly sins, right?
    2:00:05 And one of them is gluttony, and it’s this image,
    2:00:08 it’s always depicted with an image of some hugely fat person
    2:00:11 looking like a pig, you know, and it’s horrible.
    2:00:14 It’s very deep in our culture,
    2:00:17 the idea that being obese is a sin, right?
    2:00:20 If you look at the forms of weight loss we admire,
    2:00:22 they follow the pattern of sin, right?
    2:00:24 The kind of classic Catholic pattern of sin.
    2:00:28 You sin, then you have to suffer and redeem yourself,
    2:00:30 and then we forgive you, right?
    2:00:32 So if you look at the forms of weight loss we admire,
    2:00:35 they’re ones where people are humiliated and suffer terribly.
    2:00:38 You starve yourself, you, you know,
    2:00:41 you think about that, show the biggest loser, which I hate,
    2:00:43 you know, where severely obese people
    2:00:45 are made to sort of compete in gruelling,
    2:00:47 horrific forms of exercise.
    2:00:50 Then we’re like, okay, Jabba, we forgive you now.
    2:00:50 Do you know what I mean?
    2:00:52 We use these kind of stigmatizing ways of thinking.
    2:00:55 Cheating is a bit more subtle,
    2:00:58 because I kept thinking, I’m cheating as I do this,
    2:00:59 and I was like, well, that’s really weird.
    2:01:02 If I, if I had a heart problem and I took statins,
    2:01:03 I would not think I was cheating, right?
    2:01:04 I was like, why is that?
    2:01:06 And I think it’s partly,
    2:01:09 so people put in a huge amount of effort to be thin, right?
    2:01:11 Loads of women watching this, and it’s disproportionately women,
    2:01:16 will suffer some privation and deprivation in their life,
    2:01:18 because they are really trying to be thin.
    2:01:20 And then they hear, oh, this fucker,
    2:01:22 just injects himself once a week,
    2:01:23 and he gets to be thin like me.
    2:01:26 It’s like they feel the way I imagine cyclists do
    2:01:28 when they look at Lance Armstrong, right?
    2:01:33 And the only way out of those, that negative conversation,
    2:01:35 where we turn on each other like rats in a sack,
    2:01:38 is to realize, oh, there is a sin,
    2:01:42 and there are people who are cheating, but it’s not Oprah.
    2:01:45 It’s not someone who, Jeff Parker,
    2:01:48 that guy I mentioned who didn’t want to die young,
    2:01:50 it’s the food industry that fucked all of us.
    2:01:52 That’s why we’re in that race, right?
    2:01:53 That’s why you’re starving yourself.
    2:01:55 That’s why we feel we’re sinners.
    2:01:58 Okay, well, we can collectively come together
    2:02:01 and challenge that shared opponent if we want.
    2:02:03 But if we’re just going to get into,
    2:02:06 look, it’s very hard in this age of social media madness
    2:02:10 to not have every conversation turn into a toxic conversation,
    2:02:12 and it’s not surprising that something is charged
    2:02:16 as a debate about a zen pic, and weight has become so toxic
    2:02:20 so quickly, but again, we don’t have to do that.
    2:02:22 The toxicity isn’t going to get us out of this, right?
    2:02:24 We’re in a shared crisis.
    2:02:27 Everyone watching has someone they love who is on course to die young
    2:02:30 because of the problems associated with obesity,
    2:02:33 because obesity is so widespread in this society
    2:02:35 in a very recent amount of time.
    2:02:38 Look at a picture of a beach in Britain in 1975,
    2:02:43 and a million years ago, everyone is thin by our standards, right?
    2:02:46 This happened in the blink of an eye in human terms, right?
    2:02:48 Again, we don’t have to tolerate that.
    2:02:51 Part of it is also, we don’t like when people lose weight,
    2:02:54 some of us, because it shines a light on us.
    2:02:56 And I think about someone like Adele,
    2:02:59 who dropped a ton of weight very quickly,
    2:03:02 and the shocking thing when she dropped that photo,
    2:03:03 I think it was like a birthday party,
    2:03:06 because she went from being a certain weight
    2:03:08 to then dropping weight very quickly.
    2:03:10 So because we don’t see Adele’s private life much,
    2:03:12 it was just this selfy she dropped.
    2:03:15 And if you look online at the reaction, people were betrayed.
    2:03:19 They felt betrayed by Adele’s weight loss,
    2:03:21 not because they’re assuming she used a Zempick or anything,
    2:03:27 but the fact she’s now not the way she was in terms of her weight,
    2:03:28 people were almost angry about it,
    2:03:30 and the same happened with Rebel Wilson,
    2:03:32 when Rebel Wilson dropped a ton of weight,
    2:03:33 because in her book she talks about,
    2:03:36 she wanted to increase her chance of having a kid,
    2:03:39 so her doctor advised her to lose the weight.
    2:03:42 People were like, I was angry that they lost
    2:03:44 someone they could maybe relate to,
    2:03:47 or that made them feel a certain way about themselves,
    2:03:48 which I find to be really interesting,
    2:03:53 that we actually don’t like it when someone loses weight.
    2:03:55 We’ve got to understand where that’s coming from.
    2:03:59 Obviously, I don’t support anyone being called to people online,
    2:04:01 and it’s good for both Adele and Rebel Wilson
    2:04:02 that they’ve improved their health.
    2:04:06 But I think where it comes from,
    2:04:10 and a lot of these things that can seem a little bit odd that are kind of sad,
    2:04:15 we’ve got to realise how much shame people are soaking up on this issue.
    2:04:18 If you have a BMI higher than 35 and you’re a woman,
    2:04:25 45% of women in that position get insulted every single day in public, every day, right?
    2:04:27 So you’re walking through the world constantly,
    2:04:31 being made to feel there’s something wrong with you, being treated like shit,
    2:04:36 and I can see how people in that position develop a sort of parasocial relationship
    2:04:39 with Rebel Wilson or Adele, like, oh, look, we can look to Adele,
    2:04:42 and they feel trapped, they feel they can’t lose weight,
    2:04:44 and then they see Adele and Rebel Wilson,
    2:04:48 and they’re just like, oh, it too, Brute, fuck you, I get it.
    2:04:50 Now, it’s not the right response.
    2:04:52 I would want to talk to them more about, okay,
    2:04:54 we want to think deeper about this,
    2:04:56 but I can see where it comes from,
    2:05:00 and I can see why some people look at me and go, you fucker, right?
    2:05:03 I totally get it, I suspect I would have felt that anger
    2:05:05 while I’m not me looking at me, right?
    2:05:07 So I get where the anger and this comes from.
    2:05:11 From the moment we’re born in this culture,
    2:05:13 we are primed to be overweight,
    2:05:18 and we are primed to feel tremendous amounts of shame about being overweight, right?
    2:05:23 And anything that comes along and brings up those stories
    2:05:25 and forces us to think to them, brings them to the surface,
    2:05:27 like these new weight loss drugs,
    2:05:32 just leeches out of all of us,
    2:05:35 so many negative and angry and hurt feelings,
    2:05:37 and I felt it myself, right?
    2:05:41 I felt so much self-doubt all the way through this,
    2:05:42 I still feel self-doubt about it.
    2:05:43 I still have days where I wonder,
    2:05:45 am I doing completely the wrong thing?
    2:05:50 So I do think we have to understand where it’s coming from,
    2:05:52 and not just sort of, no, you’re not doing this,
    2:05:54 you’re always interested in understanding where people come from,
    2:05:58 but it’s tempting to just condemn people and go,
    2:05:59 “Look at this bad behaviour,”
    2:06:01 and I’m always more interested when people are behaving badly,
    2:06:05 and it is cruel to say to Adele, “You bitch, you betrayed us.”
    2:06:07 I mean, I would never say anything bad to Adele anyway,
    2:06:10 because I love Adele, but I saw her in Vegas, she’s incredible.
    2:06:14 But I do think we always have to try to understand,
    2:06:16 and it comes from a place of profound pain,
    2:06:19 and that’s not a pain that those people deserved, right?
    2:06:21 And that’s a pain they should never have been subjected to.
    2:06:24 But one of the really surprising things you talk about in your book
    2:06:26 is the relationship that a Zempec has on addiction,
    2:06:30 and I couldn’t quite figure out why there’d be any impact on addiction
    2:06:32 if we start taking Zempec drugs.
    2:06:35 You talk about how it eases the food chatter in our brains
    2:06:37 and the sort of food cravings we have,
    2:06:40 but then there’s a lot of research you go into that shows
    2:06:43 a Zempec and these kinds of drugs can actually have an impact
    2:06:46 on our addiction to things like cocaine and alcohol.
    2:06:50 So this is much disputed, and there are serious scientists on both sides,
    2:06:54 but I found it mind-blowing and totally fascinating.
    2:06:58 So, for example, a woman called Elizabeth Jarlhag,
    2:07:01 who’s a professor at the University of Gothenburg in Sweden,
    2:07:04 has done some of the pioneering work on this, I interviewed her a lot.
    2:07:07 They get a load of rats, and they put them in a cage,
    2:07:11 and they give them loads of alcohol, and rats will like alcohol,
    2:07:13 and they get hammered like the rest of us,
    2:07:15 and they wobble about, and they love it, right?
    2:07:16 So they put them in this cage for a while,
    2:07:19 they’ve got plenty of alcohol, they get drunk over many weeks,
    2:07:23 and then once it starts to resemble like a dive bar in Vegas,
    2:07:24 they do an intervention.
    2:07:27 They come along and they inject them with GLP1 agonist,
    2:07:29 the exact drug you’ve got in front of you, some aglotide,
    2:07:32 and then they watch, and what they discovered,
    2:07:34 what Professor Jarlhag and her colleagues discovered,
    2:07:38 is afterwards the rats drink about 60% less than they did before,
    2:07:40 and the rats who drank most heavily
    2:07:42 are the ones who cut back on their drinking the most.
    2:07:44 Like, “Why? What’s going on there?”
    2:07:48 But then they thought, “Okay, maybe it’s because alcohol’s got a caloric content,
    2:07:51 it’s like they want the calories less, right?”
    2:07:54 So then there were experiments done with drugs that don’t contain any calories.
    2:07:56 So Professor Patricia Griggsan,
    2:08:01 who’s at Penn State University, gets rats heavily using heroin and fentanyl,
    2:08:05 gives them a GLP agonist, again finds the same thing.
    2:08:08 50% reduction in the rats using the heroin,
    2:08:11 self-administering the heroin and the fentanyl.
    2:08:13 Then Greg Stammer, who I mentioned before,
    2:08:15 who’s at Florida State University does it with cocaine,
    2:08:17 and it was mice, not rats for him.
    2:08:20 Again, 50% reduction in them using cocaine.
    2:08:22 We don’t know why.
    2:08:25 Again, some of the theories come back to that question about the reward system.
    2:08:28 Could it be dampening the reward system?
    2:08:30 One of the things a lot of the scientists find fascinating
    2:08:35 is these drugs appear to have what they call selectivity.
    2:08:39 So selectivity is where the drug makes you want less of the Big Mac,
    2:08:42 but not less of a salad, right?
    2:08:46 So it doesn’t just generally dampen, you don’t just not eat at all.
    2:08:49 Some people do, malnutrition is a risk, but most people don’t, right?
    2:08:56 So given that, some of them argue, again it’s highly speculative at this point,
    2:09:02 it seems to be activating, downgrading your desire for things that are bad for you,
    2:09:04 but not things that are good for you, right?
    2:09:05 I’m thinking, how can that be?
    2:09:06 That seems so weird.
    2:09:07 Let’s imagine I’m Elton John, right?
    2:09:09 And I get my pleasure from playing music.
    2:09:13 How can it know to tell me to eat fewer jam sandwiches,
    2:09:15 but not to engage in jamming, right?
    2:09:16 How can it do that?
    2:09:19 And they kept saying, we don’t know.
    2:09:21 There does seem to be a mechanism that does that.
    2:09:22 We’re trying to explore it.
    2:09:28 So obviously, hugely encouraging results in animal studies with addiction.
    2:09:30 So now there’s lots of experiments going on.
    2:09:34 We’re giving these drugs to humans to see if they reduce addiction there.
    2:09:36 There’s been a huge amount of anecdotal evidence.
    2:09:40 I interviewed a nurse in Canada called Tracy who had a bad relationship breakup
    2:09:43 and just became completely addicted to shopping.
    2:09:47 She would just obsessively buy books she’d never read, clothes she’d never wear.
    2:09:52 She was doing a lot of skin picking and obsessive eating.
    2:09:55 She goes on as MPIC and all these addictions disappeared.
    2:09:59 So there’s now this debate, okay, is it going to have this effect more widely?
    2:10:00 The early research is kind of mixed.
    2:10:04 So there’s only very, very small studies on humans so far.
    2:10:09 It found that it does reduce smoking, but only if you pair it with a nicotine patch.
    2:10:15 They found that it does reduce alcohol consumption, but only if you were a heavy drinker at the start.
    2:10:18 So we’re going to know a lot more.
    2:10:21 We’re going to get a lot of results actually this year and definitely a lot next year.
    2:10:23 But it’s a very promising.
    2:10:27 So some people argue, so the most extreme, I want to stress this is speculative.
    2:10:30 The biggest cheerleaders for the drug would say,
    2:10:34 actually we haven’t found a drug that causes appetite regulation.
    2:10:38 What we found is a drug that boosts self-control across the board, right?
    2:10:39 Now that’s very contested.
    2:10:44 I’m always conscious of the overselling of drugs generally.
    2:10:47 We want to be careful about it, but it’s a possible scenario.
    2:10:51 And the animal research is mind-blowing and really is highly, highly exciting.
    2:10:53 And you don’t normally see this, right?
    2:10:55 There’s no other drug that I’m aware of.
    2:10:56 I’m pretty sure there isn’t.
    2:11:00 That just reduces addiction across the board in animal studies, right?
    2:11:02 It’s remarkable.
    2:11:05 I mean, there’s a debate about whether you can even call it addiction in animals.
    2:11:06 But you know what I mean?
    2:11:07 Heavy compulsive use.
    2:11:11 What impact has Zempec had on your weight loss journey?
    2:11:12 How much have you lost?
    2:11:13 I mean, I just lost a huge amount of weight.
    2:11:15 So I lost three stone across a year.
    2:11:19 And actually it was even more dramatic was the percentage of body fat that I lost.
    2:11:21 So at the start, I was 33% body fat.
    2:11:25 I remember the day Josh, my trainer, measured that.
    2:11:27 I don’t know who sort of looked, sort of wins as he saw it.
    2:11:31 And I said, oh God, if I was a sandwich, you wouldn’t want to eat me.
    2:11:34 I later looked up whales, not only 35% body fat, so it started disconcerting.
    2:11:37 So I went from 33% body fat to 22% body fat.
    2:11:39 So it was a really dramatic fall.
    2:11:40 And did you increase your dose?
    2:11:44 Yeah. So everyone starts at 0.25 milligrams.
    2:11:48 Partly because the most common side effect by far is nausea, right?
    2:11:51 Almost everyone feels nauseous a bit when they start taking it.
    2:11:53 For some people, the nausea is unbearable.
    2:11:56 I interviewed someone called Sonny Newton in Vermont who said, you know,
    2:11:59 it felt like an alien had entered her body and was thrashing and trying to get out.
    2:12:04 Yeah, a significant minority experienced such extreme nausea they just have to stop.
    2:12:06 For me, the nausea has now totally gone away.
    2:12:10 And Carel LaRue, one of the scientists who worked on this said, look,
    2:12:12 when it comes to nausea, you’ve got to level with people.
    2:12:13 There are two kinds of drugs.
    2:12:17 There are drugs that have side effects and there are drugs that don’t work, right?
    2:12:18 And he’s right about that.
    2:12:22 But yeah, the nausea is pretty bad, but for me, it’s all gone away now.
    2:12:25 I really do admire Oprah.
    2:12:25 I’ve watched her.
    2:12:29 She’s kind of like a role model of mine for how she’s kind of conducted herself throughout her career.
    2:12:31 And as you say, she’s a friend of yours.
    2:12:35 And she’s, I think, recently come out and admitted to using a Zempec.
    2:12:37 She’s talked about how she struggled with weight for her life.
    2:12:43 And a Zempec has been a bit of a magic bullet, it seems, for her in her weight loss journey.
    2:12:44 You know her as a person.
    2:12:51 I’ve not been paying enough attention to her describing her decision to know why she decided
    2:12:55 to take a Zempec versus, I don’t know, some other form of dieting.
    2:12:56 Has she explained that?
    2:12:58 Yeah, she talks about it very movingly.
    2:13:03 She’s talked about an interview with People Magazine and a brilliant special for ABC, I think.
    2:13:09 I mean, nobody has publicly tortured themselves with diets more than Oprah.
    2:13:14 There’s this famous clip that you’ve probably seen where she comes on stage on her show and she’s
    2:13:18 wheeling a huge bucket of fat.
    2:13:20 And that’s the amount of fat she’d lost on this diet.
    2:13:23 And she describes very movingly in the special, she says it much better than I can,
    2:13:26 how she had starved herself to get that, right?
    2:13:34 And you think about, so she had tried all the extreme diet and exercise options that were
    2:13:38 available and they’d always yo-yo’d back for the reasons that we talked about before.
    2:13:42 So, and you know, she had to have a knee operation, I’m not giving away anything.
    2:13:48 She’s disclosed this, she had to have a knee operation and she was very worried about her health.
    2:13:52 And so for those reasons, she’s made this choice.
    2:13:56 There are lots of reasons to be worried about these drugs, but I have found it very hard
    2:14:03 when you talk to people who’ve really struggled with this, like that guy, Jeff Parker,
    2:14:05 I mentioned before in San Francisco, like Oprah.
    2:14:10 People who’ve made the decision to do it and seen the benefits of the weight loss,
    2:14:17 staggering benefits, whatever the other arguments are, I don’t want to argue against them, right?
    2:14:22 If you are taking these drugs and experiencing an enormous improvement in your health,
    2:14:27 as they both have and as lots of other people have, then that’s been the right choice for you.
    2:14:30 Now, that won’t be right for everyone. I met people who really regretted taking the drugs
    2:14:34 for all sorts of reasons, including many of the terrible side effects and risks.
    2:14:39 But I think we have to be truthful to the complexity of these drugs, right?
    2:14:44 I mean, one of the reasons it’s called Magic Pill, the book, is because there’s three different
    2:14:48 ways you could think about this as magic. Loads of people who take the drug go, this is magic,
    2:14:53 right? So the first form of magic is obvious. It seems to solve a problem so quickly, so
    2:14:57 effectively that you’re like, whoa, it’s like a miracle, right? That’s one way.
    2:15:04 The second way is it could be magic like a conjure as illusion, right? It could be like
    2:15:09 a magic trick. It seems to solve the problem, but doesn’t, or sets up and trains something else.
    2:15:14 Or the third way is think about almost every fable about magic is you get what you want,
    2:15:19 but then you get what you want in a way you didn’t quite expect. You make a wish with the
    2:15:22 genie and you get what you want, but the wish doesn’t quite work out how you thought.
    2:15:28 Most famous story about magic is Phantasia. The magic can spiral away from you.
    2:15:31 So I think one of the things we’re still trying to figure out is what kind of magic is this.
    2:15:36 Is it a magic solution? Is it a magic trick? Or is it a magic solution that’s going to spiral in
    2:15:41 all sorts of unpredictable directions? I have to say, when you were holding that pen looking at me,
    2:15:45 I got weird. Like you were doing slightly judgmental dragons, then I was like,
    2:15:47 I was like, shit, how do I persuade him to invest in me?
    2:15:53 I was just thinking, I was thinking, I was having a conversation with myself and I was
    2:15:58 staring at it, thinking, God, this would be easier than going, because after you leave here,
    2:16:01 I haven’t eaten yet today. So I’m going to have my lunch and then I’m going to go to the gym
    2:16:05 for about an hour and a half. And much of the reason why I go to the gym is to try and stay
    2:16:08 in shape. You know, I want to keep my, I want to keep my belly fat off. I want to keep my muscles
    2:16:13 strong. I want to be strong. I want to look good. That’s the reasons I go to the gym. Also,
    2:16:18 the positive consequence of me going to the gym later on after this conversation
    2:16:22 is it will make my brain feel really good. Now, as I was looking down at the pen, I was thinking,
    2:16:29 I could take this and then the belly fat, you know, wouldn’t be there. But then I would lose
    2:16:32 the positive upside of the exercise that I’m going to get from going to the gym as well.
    2:16:37 So I was wondering to myself, are people going to exercise less? And is there a consequence to us
    2:16:43 not exercising as much to our mental health and our feelings of, you know, happiness and all
    2:16:47 the things that exercise does for us? Yeah, the answer to both your questions is yes. People
    2:16:52 will exercise less and it will have negative effects. So we know. I want to add to that. The
    2:16:55 point that I alluded to earlier on, people are getting more and more sedentary. We’re living in
    2:17:01 like a vision pro headset. Don’t need to move world. Well, you know what I mean? So we’re going
    2:17:05 to be able to inject to keep the weight down, but we’re still going to be moving less. And
    2:17:10 there’s a lot of upsides to moving and exercise. Yeah. So we know that there is, there are enormous
    2:17:15 benefits to exercise, which exists quite separate to the question of weight loss, right? If you
    2:17:21 exercise for 270 hours a year, you add three years on to your life, even if it doesn’t cause weight
    2:17:27 loss, right? So that it benefits in terms of preventing disease, slowing down aging, mental
    2:17:32 health are just enormous from exercise. And I think you’ve gone to a really important drawback,
    2:17:37 which is, yeah, if you can get the benefit in the short to medium term, just from a jab,
    2:17:42 but that calculation you were thinking through as you were holding the pen in the slightly sinister
    2:17:47 Dragonstone way, is a calculation lots of people are going to make. And there’s,
    2:17:51 there’s a lot of things I’m not sure about in these drugs, but there’s a few bits of advice,
    2:17:56 which I am very sure about. If you are not overweight or obese, you definitely shouldn’t
    2:18:02 take these drugs, right? You are incurring all the risks for none of the benefits. So that I’m
    2:18:05 certain of, and there are lots of people who are not overweight or obese, who are taking the
    2:18:10 drugs to be super thin. My friend, Elise Lohner, who used to be the chief content officer at Goop
    2:18:15 said, she won’t even go out for dinner in LA with people we know now because no one eats anything.
    2:18:19 Yeah. She’s like, why did we come out for dinner? You’re all starving. She says, you know, dieting
    2:18:25 is out, elimination is in the way she put it. So I’m confident about that. I’m also fairly confident,
    2:18:31 although slightly less, but fairly confident. If your BMI is higher than 35, or your body fat
    2:18:38 percentage is very, very high, and you’re not someone with thyroid cancer in your family,
    2:18:44 and you’re not trying to get pregnant, I would recommend taking the drugs. I think for you,
    2:18:50 the balance of risk, and assuming you’ve tried diet and it didn’t work, I think for you,
    2:18:55 the balance of risk is more towards the benefits of taking the drug. I’m not as confident about that,
    2:18:59 but I’m pretty, the people I love who are BMI higher than 35, who are in that position,
    2:19:05 I have recommended the drug to them. For people between, with a BMI between 27 and 35,
    2:19:10 I think it’s much more, you’ve got to just go down the list of the benefits and drawbacks
    2:19:14 and really think it through for yourself and reasonable people will reach completely different
    2:19:19 conclusions. It can be quite interesting to see that people who do decide to do exercise and
    2:19:24 they change their diet and they’ve start running marathons, when they lose weight, everybody is
    2:19:29 going to say no, you didn’t. Everyone’s going to say it was MPEC. If some celebrity now drops,
    2:19:34 I don’t know, three stone or four stone and they did it in the gym and with a dietary change,
    2:19:39 no one is going to believe them. No one. That’s very funny, and I think certainly,
    2:19:42 I think you’re right there. I hadn’t thought of that. You wouldn’t believe them. Of course,
    2:19:47 you wouldn’t believe them. No, you’re right. One of the big rebuttals that I see online is that
    2:19:51 because people are now taking these drugs, people like you are taking them to lose weight,
    2:19:55 diabetics can’t get their hands on these drugs anymore. And I saw some articles that said
    2:20:01 drugs had been in such high demand that diabetics who really, really need them to save their lives
    2:20:05 now can’t get access to them. I think those people have a really good point and I interviewed some
    2:20:10 of them for the book and it was a very painful conversation. I think the solution is what we
    2:20:13 should have done right from the start and what we should do now is what we did in Britain with the
    2:20:19 COVID vaccine. So we should ration the drug and the people with the greatest need should be given
    2:20:25 it first. And everyone agrees, severely obese people and diabetics together would be the people
    2:20:30 who most need the drug and they should be given it first. People like me who’ve got heart disease
    2:20:36 in my family but were not hugely obese would probably be around the middle. And people who
    2:20:40 don’t have heart disease and are just overweight would be at the bottom. We didn’t have that system.
    2:20:44 What we had unfortunately because the government didn’t set up that system was a scramble,
    2:20:50 which meant that some diabetics didn’t get the drug they needed, had to go on insulin earlier,
    2:20:55 which poses a real threat to their health. That’s awful. And I feel a bit ashamed about it because
    2:21:01 of course if people like me hadn’t all together bought it, that wouldn’t have happened. In practice
    2:21:06 for me personally, I was worried about my own heart risk. I’m a year older than my granddad was
    2:21:12 when he died. But that’s not much of an excuse. And when I met the diabetics in that position,
    2:21:18 like for example, a guy called Zamy Jaleel, who was exactly in that position, he could, his musician
    2:21:27 41, couldn’t get the isopic he needed for his diabetes, for his type 2 diabetes. I felt ashamed,
    2:21:34 you know, clearly his need was greater. Johan, thank you. Thank you for a few things. I think it’s
    2:21:38 worth saying that the first time you came on my podcast, I had basically no listeners.
    2:21:42 You were like a tiny little baby podcaster. I remember it really clearly. You came to my flat.
    2:21:45 I showed up at your flat in London. I had read your book Lost Connections. I was so
    2:21:49 fascinated by it. So I reached out to you and asked you if you’d come on. And you said yes,
    2:21:52 when I was, when no one was listening to the podcast, I wasn’t even videoing it back then.
    2:21:57 And it was an incredible conversation. The audio was terrible. There was loads of issues
    2:22:00 and stuff like that. But you’re one of the first people to really give me a chance. So
    2:22:04 it’s so wonderful that we can still stay in touch and that I get to cover your work still to this
    2:22:08 day. So thank you for giving me a chance back in the day. I really appreciate it. Oh, my pleasure.
    2:22:12 And thank you for writing this book because one of the most popular things that our audience
    2:22:16 have been asked seeking to understand is a Zempec. We’ve seen that in all the data.
    2:22:19 And the way that you approach this, even though you are someone that’s taking it,
    2:22:24 so it’s easy to see how you would be biased in various ways to defend it or whatever,
    2:22:27 that’s not the approach you take. And in the book Magic Pill, you’re able to
    2:22:33 be incredibly nuanced in how you look at the pros and the cons in a way that I was not expecting
    2:22:36 from someone who is taking it themselves. And I think that’s really important because
    2:22:43 you’re right. You’ve finished the book and in a weird way, you have more information,
    2:22:47 but I can understand how the decision still remains with the individual.
    2:22:52 And I think that’s really what any book on this subject should aim to achieve. It should
    2:22:56 kind of not have a dog in the fight, but present you both sides of the tradeoff so that you can
    2:23:00 make a decision for yourself. And that’s what you do so skillfully. And the real thing, you know,
    2:23:06 as an author that you’ve taught me over the years is you’re just remarkably good at writing.
    2:23:11 And it’s really your storytelling is phenomenal. It’s influenced me profoundly as an author myself.
    2:23:16 And whenever I read a book now, I often wish that they’d written it like one of your books
    2:23:22 because you take a concept that’s difficult and widely discussed and you take us on a journey.
    2:23:26 And that journey is so much more enjoyable than just reading like a science book.
    2:23:30 So I recommend everybody to go and get Magic Pill right now. It’s obviously a huge point
    2:23:35 of conversation at the moment, these Magic Pills. And this is the book to read on it.
    2:23:40 Magic Pill, The Extraordinary Benefits and Disturbing Risks of the New Weight Loss Drugs.
    2:23:45 It’s due to be released on the 2nd of May, 2024. So we’re a couple of days away from that now.
    2:23:50 And yeah, I would just highly, highly recommend this book. Thank you so much, Johan.
    2:23:52 Oh, I’m really touched by that, Stephen. Thank you so much.
    2:23:55 I almost forgot we have a traditional on this podcast.
    2:23:58 Oh, yes, the question. What is the question? Who posed this question?
    2:24:01 I’m not going to tell you who this is. But the question that’s been left for you
    2:24:11 is it’s a really interesting one. Why should humanity continue to exist?
    2:24:17 So as you know, I’ve been writing for 12 years now, 13 years, a book about a series
    2:24:19 of crimes that have been happening in Las Vegas that I’m not allowed to talk about,
    2:24:21 but it will come out next year and I promise we’ll finally talk about it.
    2:24:24 I think you’re just saying this so you can hang out in Vegas every time I see you.
    2:24:27 So you’re just in Vegas to writing a book. I’m like, where’s the book, Johan?
    2:24:31 There are people, many people in Vegas have said to me, yeah, your book’s been a long time
    2:24:38 fucking coming here. So I know two people called Rob Banghart and Paul Botrinho,
    2:24:44 who a lot of people won’t know, but there’s many thousands of homeless people who live
    2:24:49 in the drainage tunnels beneath Las Vegas. And Rob and Paul used to live in the tunnels.
    2:24:54 And Rob lived in a particular set of tunnels that I know very well and have spent a lot of time in.
    2:25:02 And in 2017, so Rob was known as Hobo Santa, he would steal things and give them to people.
    2:25:07 And he was also a kind of low level dealer, very low level.
    2:25:12 And there was a group of rival Cuban dealers who didn’t like him.
    2:25:18 And one day in 2017, they hit him in the head with an axe, split his skull open,
    2:25:21 dragged him onto the railway tracks and left him there for a train to run him over.
    2:25:26 But fortunately, someone spotted him, pulled him off the tracks and he survived.
    2:25:33 And in the next six months as he recovered, he turned his life around.
    2:25:39 And he began to volunteer for a group that my friend Paul runs called Shiner Light,
    2:25:42 which is a group of people, overwhelmingly people who used to live in the tunnels,
    2:25:46 who managed to get out, turn their lives around, who now help the people who are still down there.
    2:25:51 They give them loads of practical things from tampons to flashlights.
    2:25:53 And they, most importantly, give them support when they want to leave.
    2:25:57 And I’ve got lots of people out and every month get people out of the tunnels.
    2:26:00 And I’ve seen them do it with some people I really love who were down there.
    2:26:07 And one day, a few years ago, I was with Rob.
    2:26:13 So one day, a few years ago, I was with Rob.
    2:26:19 When he got word that a friend of his from the tunnels called Pickett had died.
    2:26:22 He’d OD’d in the tunnel they used to live in.
    2:26:26 So we went straight down there and Pickett’s stuff was still there.
    2:26:27 They’d taken away his body.
    2:26:31 And we bumped into a woman who also lives down there.
    2:26:34 And whenever Rob goes to the tunnels, even in a situation like that,
    2:26:37 he always brings supplies, you know, food and stuff.
    2:26:42 And he said to her, who’s in the tunnel over there?
    2:26:43 And she said, oh, you don’t want to go there.
    2:26:44 And he said, why?
    2:26:45 And she named some people.
    2:26:47 And he said, no, I’ll go there.
    2:26:48 I’ll give them some stuff.
    2:26:49 And he went and gave them some stuff.
    2:26:50 Anyway, I didn’t really think about it very much.
    2:26:52 I was thinking about Pickett and what happened.
    2:26:56 And a few days later, I said to Rob, what did she mean when she said,
    2:26:58 you don’t want to go there?
    2:26:59 And he said, oh, it’s just these guys.
    2:27:00 And I said, what guys?
    2:27:03 He said, oh, well, they’re the guys who hit me in the head with an axe.
    2:27:05 They’re the guys who tried to kill me.
    2:27:08 And I said, well, why did you go and help them?
    2:27:14 And he said, because they’re human beings and they’re suffering and they need help.
    2:27:21 And I thought a lot about Rob.
    2:27:27 Every day, him and Paul go back into those tunnels.
    2:27:28 They could do anything.
    2:27:29 They could leave and do a million things, right?
    2:27:32 They’re incredibly intelligent and talented people.
    2:27:36 Every day, they go back and they help the people who got left behind.
    2:27:39 And they need to make no money doing it.
    2:27:42 And they don’t have great lives doing it in any material sense.
    2:27:44 And I say to them, why do you do it?
    2:27:48 And they just, they say it’s because it’s the right thing to do.
    2:27:52 And if you said to me, why should human beings continue to exist?
    2:27:53 I could give you a lot of abstract answers.
    2:27:56 I could talk to you about philosophy and I could talk to you about art.
    2:27:59 And I just say, come and meet Rob and Paul.
    2:28:02 They’re why humans should continue to exist.
    2:28:07 Thank you.
    2:28:08 Cheers, Steven.
    2:28:32 [Music]
    [MUSIC PLAYING]
    Này, bạn đang làm gì vậy?
    Cài đặt nhiệt độ của bộ điều chỉnh nhiệt xuống 17 độ khi chúng tôi đi làm hoặc ngủ.
    Chúng tôi đang kiểm soát việc tiêu thụ năng lượng của mình mùa đông này với những mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi nhận được từ FortisBC.
    Ooh, tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền?
    Có thể để mua những chiếc áo khoác mùa đông giống nhau?
    À, không.
    Chúng tôi cũng đang kiểm soát toàn bộ chuyện trang phục giống nhau.
    Khám phá những mẹo tiết kiệm năng lượng chi phí thấp và không tốn kém tại fortisbc.com/energysavingtips.
    Áo khoác giống nhau?
    Xin đừng.
    Chúng tôi đã không nói chuyện trong hai năm.
    Nhưng tôi phải nói, bạn trông khác lạ một cách đáng kể.
    Vì tôi đã giảm ba stone trong một năm.
    Và có một bí mật cho điều đó, Stephen.
    Johann Hari, tác giả bán chạy nhất đang sử dụng cơ thể của chính mình–
    –để khám phá những lợi ích phi thường và những rủi ro đáng lo ngại của các loại thuốc giảm cân mới.
    Osempic, đó là loại thuốc nóng nhất trong nước hiện nay.
    Tôi rất lo lắng về rủi ro của những loại thuốc này.
    Bạn có khả năng mắc phải tình trạng đặc biệt này cao gấp chín lần, điều này cực kỳ đau đớn.
    Và những loại thuốc này đang tác động rất mạnh đến những phần chính của bộ não của bạn.
    Thực tế là có 12 rủi ro đáng kể và chúng ta sẽ đi vào chi tiết.
    Nhưng có vẻ như thật phi thường khi chúng ta đã đạt đến mức mà chúng ta sẽ tiêm cho mình một loại thuốc có khả năng rủi ro để ngăn chúng ta ăn.
    Và chúng ta đã có 40 năm không ngừng thúc đẩy chế độ ăn uống và tập thể dục như là những giải pháp duy nhất.
    Và chỉ 10% số người thực sự giảm được lượng lớn trọng lượng khi ăn kiêng và giữ được.
    Nhưng bây giờ chúng ta đã có công cụ hiệu quả nhất cho sự tự nhịn ăn mà con người từng nghĩ ra.
    Khi tôi bắt đầu dùng Osempic, tôi cảm thấy ít đói hơn 80% so với bình thường.
    Những loại thuốc này thực sự giảm mạnh hoặc đảo ngược tình trạng béo phì.
    Và vài năm tới, 50% dân số sẽ sử dụng nó.
    Loại thuốc kỳ diệu mới.
    Bây giờ, đây là lúc tôi đi qua 12 rủi ro lớn, một số trong đó chưa thực sự được giải thích cho công chúng.
    Vì vậy, trong vòng một năm sau khi ngừng lại, bạn sẽ lấy lại 70% trọng lượng mà bạn đã giảm.
    Mất khối lượng cơ bắp là một vấn đề thật sự.
    Có mối lo ngại rằng nó có thể gây ra cảm giác tự sát.
    Và sau đó có một trong những rủi ro thực sự lớn.
    Và nó thật sự u ám beyond belief.
    Và đó là…
    Chúc mừng, Nhật ký của Oseo Gang.
    Chúng tôi đã có một số tiến bộ.
    63% các bạn nghe podcast này thường xuyên không đăng ký, giảm từ 69%.
    Mục tiêu của chúng tôi là 50%.
    Vì vậy, nếu bạn từng thích bất kỳ video nào mà chúng tôi đã đăng, nếu bạn thích kênh này, bạn có thể làm ơn giúp tôi một ân huệ nhanh chóng và nhấn nút đăng ký không?
    Nó giúp kênh này hơn bạn nghĩ, và kênh càng lớn, như bạn đã thấy, khách mời càng lớn.
    Cảm ơn bạn và hãy thưởng thức tập này.
    (upbeat music)
    – Johann, chúng ta đã không nói chuyện trong hai năm, nhưng tôi phải nói, bạn trông khác lạ một cách đáng kể.
    – Có một bí mật cho điều đó, Stephen.
    – Thật sao?
    – Chúng ta có thể đi sâu vào, về điều đó.
    – Bí quyết là gì?
    – Đối với tôi, mọi thứ bắt đầu, đó là một câu chuyện kỳ lạ.
    Nó bắt đầu vào mùa đông năm 2020.
    Đó là khoảng thời gian kỳ lạ khi thế giới bắt đầu mở cửa trở lại sau đại dịch.
    Và tôi đã tăng cân rất nhiều trong thời gian phong tỏa, giống như rất nhiều người.
    Và vì khoảng thời gian kỳ lạ khi mở cửa trở lại, tôi đã đến một bữa tiệc lần đầu tiên sau khoảng một năm rưỡi, hai năm.
    Đó là một bữa tiệc do một diễn viên Hollywood nổi tiếng tổ chức.
    Và trên đường đến đó, tôi nhớ đã nghĩ, điều này sẽ thật thú vị vì tất cả những người Hollywood này cũng sẽ tăng cân, đúng không?
    Họ sẽ có thêm cân. Họ sẽ trông như thế nào?
    Vì vậy, tôi nhớ mình đã đến đó, nhìn quanh và có một cảm giác thật kỳ lạ vì không chỉ là họ không tăng cân.
    Mọi người đều gầy gò, đúng không?
    Giống như mọi người trông giống như bộ lọc Snapchat của chính mình.
    Giống như họ có xương gò má cao hơn.
    Họ trông sạch sẽ và rõ ràng hơn và sắc nét hơn.
    Và tôi đang đi loanh quanh và cảm thấy một chút như, “Ôi, không.”
    Và tôi va vào một người bạn của mình trên sàn nhảy và tôi nói với cô ấy, “Cái gì?
    Có vẻ như mọi người thực sự đã tập Pilates trong thời gian phong tỏa.”
    Và cô ấy cười và sau đó nhìn tôi và tôi nhìn cô ấy và cô ấy nói, “Bạn biết là đó không phải là Pilates, phải không?”
    Và tôi nhìn cô ấy một cách ngạc nhiên và cô ấy đã rút điện thoại ra và cô ấy tìm kiếm hình ảnh và cho tôi xem một cây bút OZMPIC.
    Tôi không biết đó là gì.
    Và tôi nói, “Bạn đang nói gì vậy?”
    Và cô ấy nói, “Đó là một loại thuốc.
    Mọi người ở đây đều đang dùng loại thuốc này, phải không?
    Không chỉ có những ngôi sao mà còn có vợ của họ, đại lý của họ,
    đại lý của họ, con cái, mọi người, đúng không?”
    Tôi chưa từng thực sự bị bối rối.
    Và rồi trong vài ngày tới, tôi đã đọc rất nhiều về những loại thuốc giảm cân mới này.
    Và tôi chưa bao giờ, tôi không nhớ đã từng gặp một chủ đề nào mà tôi cảm thấy mâu thuẫn sâu sắc ngay từ đầu và sự mâu thuẫn đó vẫn giữ nguyên suốt.
    Phụ đề của cuốn sách của tôi là những lợi ích phi thường và những rủi ro đáng lo ngại của các loại thuốc giảm cân mới.
    Và ngay từ đầu, tôi đã nhận thức được sự căng thẳng đó.
    Vì vậy, những lợi ích thì khá rõ ràng, đúng không?
    Bạn biết đấy, tôi lớn tuổi hơn ông của tôi vì ông đã chết vì một cơn đau tim.
    Nhiều người đàn ông trong gia đình tôi trở nên rất béo và chết vì cơn đau tim.
    Chú tôi đã chết vì đau tim.
    Bố tôi đã có nhiều vấn đề về tim.
    Có rất nhiều bằng chứng cho thấy béo phì, thật đáng tiếc,
    đã gây ra một loạt các vấn đề sức khỏe, hơn 200 bệnh tật và biến chứng.
    Có rất nhiều bằng chứng rằng những loại thuốc này thực sự làm giảm mạnh hoặc đảo ngược tình trạng béo phì.
    Người bình thường sử dụng chúng, như Pickwogovi, giảm 15% trọng lượng cơ thể trong một năm với thế hệ thuốc mới, những loại thuốc tiếp theo sẽ được phát hành, người bình thường giảm 24% trọng lượng cơ thể của họ.
    Thật đáng kinh ngạc.
    Nó chỉ thấp hơn phẫu thuật bariatric.
    Vì vậy, tôi có thể thấy rõ lợi ích sức khỏe và tôi nhận ra rằng những phương pháp thay thế mà hầu hết chúng ta đã theo đuổi, những chế độ ăn kiêng, không hiệu quả với đa số mọi người. Nhưng cùng lúc đó, tôi nghĩ, tôi đã có nhiều nghi ngờ ngay lập tức. Tôi nghĩ, chúng ta đã thấy câu chuyện này trước đây. Đã có rất nhiều loại thuốc giảm cân kỳ diệu được công bố. Chúng gây ra giảm cân đột ngột ban đầu và chúng ta luôn phát hiện ra một số tác dụng phụ khủng khiếp dẫn đến những hậu quả thảm khốc, làm cho toàn bộ vấn đề phải bị thu hồi. Tôi đã nghĩ như vậy. Tôi nghĩ, chúng ta biết nguyên nhân gây béo phì, đúng không? Lý do béo phì gia tăng mạnh mẽ là do sự thay đổi hoàn toàn trong nguồn cung thực phẩm. Chúng ta ăn những thực phẩm hoàn toàn khác so với ông bà của chúng ta. Chúng ta cần giải quyết điều đó, chứ không phải đơn giản là dùng thuốc cho mọi người. Tôi cũng đã nghĩ, vậy điều gì sẽ xảy ra với những người có rối loạn ăn uống khi họ tiếp cận điều này? Điều này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến những thay đổi tích cực đang diễn ra và việc chấp nhận một loại trọng lượng rộng hơn? Vì vậy, tôi thực sự rất mâu thuẫn. Để thực sự tìm hiểu sâu về vấn đề này cho cuốn sách của tôi, “Viên Thuốc Kỳ Diệu,” tôi đã dành một năm để dùng thuốc và thực hiện hành trình lớn khắp nơi trên thế giới, từ Reykjavik ở Iceland đến Minneapolis và Tokyo, để phỏng vấn những chuyên gia hàng đầu thế giới về các loại thuốc này, những người ủng hộ lớn nhất, những nhà phê bình lớn nhất, tất cả các con đường và ngõ ngách khác nhau từ họ. Và cuối cùng, thật kỳ lạ. Tôi biết nhiều hơn rất nhiều so với trước đây và tôi hiểu nhiều hơn về lợi ích và rủi ro và tôi biết nhiều hơn về những gì điều này sẽ ảnh hưởng đến văn hóa, và điều đó sẽ rất lớn. Nhưng tôi vẫn cảm thấy rất mâu thuẫn. Nếu chúng ta bắt đầu từ đó, thì bạn đang ở bữa tiệc, ai đó nhắc đến điều này là MPEC với bạn. Bạn có cái bút MPEC trên tay không? – Tôi có nó như một đạo cụ. – Bạn có nó ở đây, được rồi. Thật đơn giản. Chỉ là một cái bút nhỏ, giống như EpiPen. Bạn lấy cái đó, đặt nắp nhỏ lên, tôi sẽ không lấy ra vì tôi cần cái này sau, nhưng mặc dù cái này trống rỗng, bạn đặt một chút, vặn một chút kim vào đó và tiêm vào bản thân bạn và bạn tiêm cho bản thân một lần một tuần. Và thật sự lạ, tác dụng mà nó gây ra. Tôi nhớ ngày đầu tiên tôi tiêm, một vài ngày sau, tôi nhớ đã thức dậy và đang nằm trên giường với cảm giác kỳ lạ. Bạn biết đấy, tôi nghĩ khi bạn thức dậy và chưa hoàn toàn tỉnh táo, và bạn nghĩ, “Mình đang cảm thấy gì vậy?” và tôi đã rất khó để diễn đạt điều đó và tôi đã nghĩ, “Tôi cảm thấy hơi buồn nôn, điều mà ai cũng có khi bắt đầu dùng nó, nhưng đó không phải là điều khiến tôi khó hiểu.” Và rồi tôi nhận ra tôi đã thức dậy mà không cảm thấy đói. Tôi không nhớ đã từng trải qua điều đó trước đây. Tôi không có ý nói đó là một sự phóng đại. Tôi trước đây luôn thức dậy mỗi ngày, thực sự đói. Thường thì tôi sẽ bị đánh thức bởi cơn đói, bởi tiếng dạ dày của tôi kêu. Và tôi đã tiếp tục với thói quen bình thường của mình trong ngày. Tôi đã đến một quán cà phê ngay quanh góc từ nơi tôi sống và tôi đã gọi món luôn gọi, đó là một cái bánh mì nâu to với nhiều gà và mayonnaise bên trong. Và tôi đã ăn khoảng ba miếng và tôi đã no. Tôi chỉ không muốn ăn thêm nữa. Tôi nhớ đã rời đi. Tôi nhớ Tatiana, người phụ nữ làm việc ở quán cà phê, đã gọi sau lưng tôi để xem liệu tôi có bị ốm gì không. Và sau đó, cho bữa trưa, tôi đã đến cùng một nơi mà tôi luôn ghé qua hoặc đã đến vào thời điểm đó. Bên cạnh văn phòng tôi, có một nhà hàng Thổ Nhĩ Kỳ. Tôi đã đến đó. Tôi đã gọi món cừu Địa Trung Hải. Một lần nữa, tôi đã ăn khoảng ba hoặc bốn miếng. Tôi không thấy đói. Nó giống như những cái rèm đã hạ xuống trên cảm giác thèm ăn của tôi. Tôi thực sự cảm thấy đỡ đói hơn 80% so với bình thường. Và nó cơ bản vẫn y như vậy từ đó trở đi. Đó là một trải nghiệm rất lạ lùng về mặt thể chất và tâm lý. Vì vậy, về cái bút này, vì tôi chỉ muốn chắc chắn rằng mình hiểu rõ. Đó có phải là cái bút nhỏ bạn đang cầm trong tay không cho những người không xem video? Nó có vẻ giống như một cái bút Sharpie lớn. Đúng rồi, chính xác. Và đó có phải là một liều không? Vâng, có rất nhiều liều bên trong đó. Vì vậy, bạn vặn đáy. Đúng rồi. Và mỗi lần bạn vặn, nó sẽ giải phóng một liều, một miligam. OK. Vâng. Và bạn có thể sử dụng bao nhiêu lần từ một cây bút? Tôi nghĩ mỗi một cây chứa bốn liều, vâng. Và giá của nó là bao nhiêu? Vì vậy, nó thay đổi rất nhiều vì, như bạn biết đấy, tôi sống một nửa thời gian ở Mỹ, một nửa thời gian ở Anh. Vì vậy, ở Anh, hiện tại nó mất khoảng £250 mỗi tháng. Ở Mỹ, chi phí cao hơn nhiều, khoảng $800 một tháng. Vậy là £250 mỗi tháng. Tôi nhận được bao nhiêu liều cho £250 đó? Điều đó sẽ đủ cho cả tháng của bạn. Vì vậy, mỗi tháng, bạn sẽ phải trả £250. Bạn nhận được bốn liều trong mỗi một cây. Và bạn đã nói ở Mỹ giá cao hơn nhiều. Cao hơn nhiều. Nó cao hơn bao nhiêu? Khoảng $800 đến $1,200. Cần lưu ý rằng đã có rất nhiều tình trạng thiếu hụt, mà tôi chắc chắn chúng ta sẽ nói về điều đó. Vì vậy, giá cả đã bị ảnh hưởng một chút bởi lượng hàng có sẵn vào bất kỳ thời điểm nào. Được rồi, thú vị. Và những loại thuốc này có mới không? Tương đối mới. Vì vậy, tôi đã phỏng vấn những nhà khoa học đã đóng vai trò quan trọng trong những bước đột phá dẫn đến sự phát triển của các loại thuốc và những nhà khoa học đã làm việc trên đó ở mọi giai đoạn. Vì vậy, dưới một khía cạnh, chúng không phải là quá mới. Những người tiểu đường đã sử dụng chúng dưới giấy phép trong 18 năm. Về béo phì, chúng tương đối mới. Đối với bệnh tiểu đường, chúng đã có mặt gần 20 năm. Và thật thú vị khi nói chuyện với những nhà khoa học liên quan vì một trong những điều thực sự kỳ lạ về điều này là có một cuộc tranh luận lớn về việc chúng thực sự hoạt động như thế nào. Vì vậy, có những điều mà chúng ta biết chắc chắn. Nếu bây giờ bạn ăn thứ gì đó, không quan trọng đó là gì, sau một thời gian, một hormone sẽ bắt đầu được sản xuất trong cơ thể bạn gọi là GLP1. Và đó là một trong nhiều hormone ruột mà sẽ bắt đầu được tạo ra.
    Và cơ bản thì, GLP1 là một tín hiệu tự nhiên nói rằng, “Steven, bạn đã đủ rồi, hãy ngừng ăn, hãy dừng lại ngay bây giờ.” Nhưng GLP1 tự nhiên chỉ tồn tại trong cơ thể bạn trong một vài phút rồi sẽ bị rửa trôi. Vì vậy, nếu bạn cố vượt qua nó, bạn có thể tiếp tục ăn. Hầu hết mọi người đều ngừng lại khi nhận được tín hiệu đó. Vậy những loại thuốc này làm gì? Chúng mô phỏng GLP1. Chúng tiêm vào bạn một bản sao nhân tạo của GLP1. Nhưng thay vì GLP1 đó chỉ tồn tại trong cơ thể bạn trong một vài phút rồi biến mất, nó ở lại trong cơ thể bạn suốt cả tuần. Vì vậy, khi tôi đến quán café đó và ăn món mà tôi thường ăn, cơ thể tôi được lấp đầy bởi các tín hiệu nói rằng, “Bạn đã no rồi, Johan, bạn không cần thêm nữa.” Đó là một phần quan trọng trong cách mà nó hoạt động. Ban đầu, người ta nghĩ rằng những loại thuốc này tác động đến ruột của bạn, đúng không? GLP1 là một hormone được sản xuất ở ruột. Người ta cho rằng tác dụng của nó làm chậm hoạt động của ruột, làm chậm quá trình làm rỗng dạ dày. Điều đó chắc chắn đang xảy ra, nhưng khoa học tiên tiến và các nhà khoa học thần kinh hàng đầu đã phỏng vấn giờ đây tin rằng thực ra, nó chủ yếu ảnh hưởng đến não của bạn. Nó thay đổi những gì bạn muốn và bạn muốn nó như thế nào, điều này mang lại một set lợi ích và rủi ro rất lớn. – Thú vị, vậy là chỉ cần một lần tiêm mỗi tuần và bạn cảm thấy no trong suốt cả tuần. – Đúng vậy, không phải ai cũng ngay lập tức đạt được trạng thái đó. Một số người, mất nhiều thời gian hơn. Một số người, tác dụng phụ thật sự không thể chịu nổi và họ không thể tiếp tục dùng hoặc không thể dùng được nữa. Tôi đã phỏng vấn nhiều người trong tình huống đó, nhưng đối với hầu hết mọi người, cách tốt nhất mà tôi có thể mô tả là hãy tưởng tượng bạn vừa ăn bữa tối Giáng Sinh. – Vâng. – Tôi đến gần bạn và bạn hoàn toàn bị đầy bụng. Bạn nằm trên sofa và tôi lại gần bạn và nói, “Này, Stephen, tôi đã mua cho bạn một cái Big Mac. Đây nhé.” Và bạn sẽ như thế nào, tôi có nghĩa là, bạn có thể ép bản thân ăn cái Big Mac đó. Bạn có thể sẽ nôn, nhưng có thể bạn vẫn ăn được, nhưng bạn chỉ không muốn. Bạn cảm thấy no. Vì vậy, nó tạo ra cảm giác no rất nhanh chóng để phản ứng lại việc ăn uống. Trước đây, tôi từng ăn khoảng 3.200 calo mỗi ngày. Giờ tôi ăn khoảng 1.800. Đó là một sự giảm rất lớn. Và những lợi ích thì khá rõ ràng, nhưng cũng có những chi phí lớn. Và tôi đã phát hiện rằng thực sự có 12 rủi ro rất lớn. Có đủ loại… Bởi vì ban đầu, khi bạn nghe tất cả những điều này, bạn sẽ nghĩ, đây thật sự là một chiến thắng, đúng không? Ai mà không muốn điều này? Nhưng cũng có rất nhiều rủi ro và bất lợi. – Vậy tôi muốn nói về tất cả những rủi ro và bất lợi đó, nhưng một trong những phản biện mà một số người có thể có khi nghe điều này là khá trái ngược với phản ứng mà tôi nghĩ bạn mong đợi, đó là, Johanna, tôi thực sự yêu thích ăn uống. Tôi thực sự rất thích quá trình ăn uống. Bạn không cảm thấy mất đi hạnh phúc sao? Bởi vì thức ăn mang lại hạnh phúc cho nhiều người theo nhiều cách khác nhau. Vậy bạn không cảm thấy khó chịu sao khi bạn đã mất đi mong muốn ăn, bạn biết đấy, món bánh mà bạn thường ăn cho bữa sáng vào buổi sáng? Điều đó không lấy đi điều gì từ bạn sao? – Đây là một nhược điểm lớn cho nhiều người. Tôi nghĩ tôi khá khác thường. Vì vậy tôi sẽ giải thích cách mà hầu hết mọi người cảm thấy về điều này, sau đó tôi sẽ giải thích cảm giác của tôi về nó. Bạn hoàn toàn đúng. Ngay cả Jens Jules Holst, một trong những nhà khoa học phát triển Zen pic, đã nói rằng, nhìn chung, đối với hầu hết mọi người, cuộc sống mà không có niềm vui trong việc ăn uống là quá khó chịu. Và sau một vài năm, họ chỉ đơn giản từ bỏ vì họ muốn tận hưởng cuộc sống, đúng không? Và một trong những điều quan trọng mang lại cho chúng ta niềm vui suốt cả ngày là ăn uống. Và nhiều người cảm thấy như vậy. Nếu bạn nhìn vào, ví dụ, J. Rayner, một nhà phê bình ẩm thực xuất sắc ở Vương quốc Anh, bạn biết không, ông ấy đã mô tả cách ông bắt đầu dùng nó. Ông sẽ đến những nhà hàng tốt nhất ở Paris, những nơi ông yêu thích, và ông không thể tìm thấy niềm vui nào từ việc đó. Vì vậy, đối với ông, điều đó thật khủng khiếp. Đây là một phàn nàn rất thường gặp rằng nó làm mất đi niềm vui trong thức ăn. Thành thật mà nói, tôi đã có trải nghiệm gần như ngược lại, nhưng tôi muốn nhấn mạnh rằng tôi nghĩ mình khá khác thường. Vì vậy, tôi nhận ra khi tôi bắt đầu dùng những loại thuốc này, một trong những điều thú vị về những loại thuốc này là chúng sẽ đưa lên bề mặt bất kỳ vấn đề tâm lý nào mà bạn có liên quan đến thức ăn, đúng không? Bởi vì nó quá tận gốc can thiệp vào các kiểu ăn uống của bạn. Và điều đó có thể rất thách thức đối với nhiều người. Tôi chắc chắn chúng ta sẽ vào đến đó. Nhưng đối với tôi, tôi nhận ra rằng tôi ăn bao nhiêu từ khi tôi còn rất nhỏ. Niềm vui mà tôi có từ thức ăn không chủ yếu từ việc nếm và thưởng thức nó. Niềm vui mà tôi có từ thức ăn chủ yếu là từ cảm giác nhồi nhét bản thân mình. Nhồi nhét là vậy, bạn biết đấy, điều đó xảy ra vào bữa tối Giáng Sinh, chúng ta đều làm điều đó đôi khi. Nhồi nhét là khi bạn cố tình ăn quá mức bạn no. Và bạn cảm thấy đó như một cảm giác thể chất. Bạn có thể cảm nhận được nó như một áp lực lên thực quản và bụng của bạn. Và tôi nghĩ từ khi tôi còn rất nhỏ, tôi lớn lên trong một môi trường rất bạo lực và điên rồ. Tôi nghĩ một trong những cách mà tôi học để đối phó với điều đó, có nhiều cách tích cực và hiệu quả mà tôi học để đối phó với điều đó, nhưng một trong những nhược điểm là tôi đã học cách ăn để xoa dịu bản thân và mình sẽ nhồi nhét. Khi tôi bắt đầu dùng ozempic, thực sự tôi không thể ăn như vậy nữa. Bạn không thể nhồi nhét bản thân. Tôi sẽ thực sự nôn nếu tôi, bạn biết đấy, cố nhồi nhét bản thân. Vì vậy, thực sự đối với tôi, nó làm giảm tốc độ ăn uống của tôi một cách đáng kể và giờ đây tôi thực sự thưởng thức thức ăn nhiều hơn một chút. Tôi không muốn phexhao quá mức điều đó. Tôi không phải là một người yêu thích ẩm thực. Tôi sẽ không bao giờ trở thành người như vậy. Nhưng tôi nhớ một lần đi ăn tối với một trong những người bạn của mình khoảng ba hoặc bốn tháng sau khi tôi bắt đầu dùng nó.
    Và họ đang nói với tôi, bạn biết đấy,
    việc ăn uống với bạn luôn có chút căng thẳng
    bởi vì bạn ăn rất nhanh,
    nhưng bạn có vẻ không thực sự tận hưởng điều đó.
    Và giờ thì bạn thực sự có vẻ đang thưởng thức món ăn của mình.
    Nhưng tôi nhấn mạnh một lần nữa, tôi không nghĩ mình là người tiêu biểu trong vấn đề này.
    Có rất nhiều người giống như Jay Rainer
    hơn là có những người như tôi.
    – Tôi thực sự muốn đi vào lý do tại sao mọi người,
    bạn biết đấy, mối quan hệ của con người với thức ăn nói chung.
    Nhưng tôi muốn kết thúc về điều đó,
    những gì bạn đã nói về tác động của ozempic lên não bộ.
    Bạn đã nói về GLP1 trong ruột
    và ảnh hưởng của nó khiến bạn cảm thấy no,
    nhưng bạn cũng nhắc đến việc bây giờ có nghiên cứu
    đề xuất rằng nó cũng đang tác động đến não bộ.
    – Điều này thật hoàn toàn thú vị.
    Nó mở ra một tập hợp mới của những lợi ích tiềm năng
    cho những loại thuốc này liên quan đến sự nghiện
    và một loạt các rủi ro tiềm ẩn cho những loại thuốc này
    liên quan đến trầm cảm.
    Vì vậy, tôi muốn nhấn mạnh rằng có sự bất đồng khoa học rất lớn
    về những gì đang xảy ra trong não bộ
    liên quan đến những loại thuốc này.
    Và nó giống như khi bạn phỏng vấn mọi người,
    giống như đang nhìn vào một bức tranh đang dần hình thành.
    Vì vậy, một năm nữa chúng ta sẽ biết nhiều hơn bây giờ.
    Nhưng điều được phát hiện,
    điều thực sự được phát hiện vào những năm 90
    tại London ở Bệnh viện Hammersmith
    là thực tế, chúng ta không chỉ có các thụ thể GLP trong ruột,
    mà chúng ta còn có các thụ thể GLP trong não.
    Trên thực tế, GLP1 có thể được sản xuất trong não, phải không?
    Điều này thật thú vị.
    Nó cũng có thể được sản xuất trong tuyến giáp của bạn,
    điều này rất quan trọng, tôi chắc chắn rằng chúng ta sẽ quay lại vấn đề này.
    Vì vậy, khi bạn dùng những loại thuốc này, như John Wilding,
    một trong những nhân vật quan trọng trong sự phát triển
    của những loại thuốc này đã nói với tôi,
    bạn có thể gán nhãn cho thuốc,
    điều này có nghĩa là bạn có thể làm chế độ ăn
    và bạn có thể cho nó vào động vật
    và sau đó mở não của chúng ra.
    Rõ ràng là bạn không thể làm điều đó với con người.
    Và khi bạn làm điều đó,
    khi bạn chỉ cho chúng thuốc
    và sau đó mở não của chúng ra,
    những gì bạn thấy là thuốc này đi khắp nơi trong não.
    Nó đi khắp não.
    Nó chủ yếu có tác động đến não, đúng không?
    Và chắc chắn cũng có cảm giác như vậy hơn nhiều từ kinh nghiệm cá nhân.
    Khi bạn dùng nó, cảm giác giống như bạn muốn những điều khác nhau, phải không?
    Nó không chỉ đơn giản là cảm giác vật lý là tôi no.
    Tôi nhớ đã đưa những đứa con nuôi của mình đến McDonald’s,
    có lẽ một tuần sau khi tôi bắt đầu sử dụng nó.
    Và tôi không muốn ăn McDonald’s.
    Và một trong những đứa con nuôi của tôi đã nói với tôi,
    “Bạn là ai và bạn đã làm gì với Johan, phải không?”
    Bởi vì đó là điều trái ngược với sở thích của tôi
    và một trong những thời điểm thấp nhất trong đời tôi là đêm Giáng sinh năm 2009.
    Tôi đã đến chi nhánh KFC gần nhà mình
    chỉ cách đây một góc từ nơi chúng ta đang đứng,
    bởi vì tôi từng sống gần đây.
    Và tôi đã nói với người đàn ông đứng sau quầy,
    đơn hàng tiêu chuẩn của tôi, điều này thật kinh khủng, tôi sẽ không lặp lại.
    Và người đứng sau quầy đã nói,
    “Ôi, Johan, tôi thật sự vui vì bạn ở đây, chờ một chút.”
    Và tôi đã nghĩ, được rồi.
    Và anh ta đã đi ra phía sau nơi họ chiên gà
    và mọi thứ.
    Và anh ta quay lại với một tấm thiệp Giáng sinh khổng lồ
    cùng với tất cả những người đang làm việc trong ngày hôm đó.
    Và họ đã viết cho khách hàng tốt nhất của chúng tôi
    và tất cả họ đã vỗ tay cho tôi.
    Và một trong những điều thật khủng khiếp
    là tôi nghĩ rằng đây thậm chí không phải là cửa hàng gà rán
    mà tôi đến nhiều nhất, đúng không?
    Làm thế nào điều này có thể xảy ra với tôi?
    Nhưng khi bạn nói chuyện với những nhà khoa học thần kinh tiên tiến,
    và tôi phỏng vấn họ một cách sâu sắc,
    thì về cơ bản có ba giả thuyết
    về những gì những loại thuốc này đang làm cho não của bạn, phải không?
    Rất rộng rãi, ý tôi là, đây là một cách diễn đạt khá thô.
    Vì vậy, một giả thuyết là bạn có trong não
    một cái gọi là hệ thống thưởng.
    Hệ thống thưởng là điều thúc đẩy bạn làm bất cứ điều gì.
    Vì vậy, bạn biết đấy, bạn có quan hệ tình dục, bạn ăn,
    bạn gặp gỡ một người bạn,
    trung tâm thưởng của bạn hoạt động, đúng không?
    Đó là điều khiến bạn cảm thấy tốt khi bạn làm điều gì đó dễ chịu.
    Và một giả thuyết về những loại thuốc này
    là chúng làm giảm hệ thống thưởng của bạn.
    Vì vậy, lý do tôi không muốn ăn Big Mac
    là vì Big Mac không còn mang lại động lực cho tôi
    như trước khi tôi dùng những loại thuốc này, phải không?
    Rõ ràng điều đó mang theo một loạt các rủi ro,
    bởi vì sau đó bạn sẽ nghĩ,
    được rồi, nếu nó làm giảm hệ thống thưởng của tôi đối với Big Mac,
    nó có làm giảm hệ thống thưởng của tôi đối với những điều tôi yêu thích không?
    Viết, đọc, có một cuộc tranh luận lớn về điều này.
    Có lo ngại rằng ở một số người,
    nó có thể gây cảm giác tự sát.
    Và ở một số người, nó có thể gây trầm cảm.
    Có một cảnh báo trên thuốc về điều đó
    được yêu cầu bởi FDA,
    Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm ở Hoa Kỳ.
    Đó là một mối quan tâm.
    Nhưng có những nhà khoa học khác nói rằng
    điều đó không chính xác,
    rằng rủi ro tự sát là không chính xác,
    và rằng chúng không hoạt động bằng cách làm giảm hệ thống thưởng.
    Một số người, như Aurelio Galli,
    người đang ở Đại học Alabama tại Birmingham,
    đã nói với tôi, điều mà ông nghĩ là nó làm
    là nó thiết lập lại sở thích của bạn.
    Nó gần như như việc đưa điện thoại của bạn về
    cài đặt gốc.
    Nó thiết lập lại các yếu tố chính của loại thức ăn bạn muốn
    về mức độ lành mạnh hơn.
    Tôi có thể chỉ nói về điều đó không?
    Xin lỗi vì đã ngắt lời, nhưng tôi đã nghĩ liên tục
    khi bạn đang nói về chuyến đi của bạn đến McDonald’s
    và không còn muốn ăn McDonald’s nữa,
    tôi đã nhận ra trong cuộc sống của mình
    rằng nếu tôi có thứ gì không lành mạnh,
    nếu tôi có đường hoặc một chiếc bánh quy hôm nay,
    tôi cảm thấy mình rất dễ bị lôi cuốn
    để có một cái khác vào ngày mai.
    Tôi cảm thấy mình nhìn lại những khoảng thời gian nhất định trong đời
    khi tôi gần như rơi vào một vòng xoáy đường.
    Và điều đó có thể là do căng thẳng hoặc một yếu tố nào đó,
    nhưng nó khiến tôi nghĩ rằng chính đường
    có phần gây nghiện.
    Nên khi bạn đang nói, tôi đã nghĩ,
    có phải không chỉ là bạn tiêu thụ ít đường hơn
    và một số chất gây nghiện thực phẩm này
    nên bạn muốn nó ít hơn vào ngày hôm sau,
    nếu bạn biết ý tôi là gì?
    Vâng, có một thí nghiệm chứng minh bạn đúng
    một cách phức tạp.
    Tôi có thể hoàn thành một điều về bộ não rồi quay lại vấn đề đó không? Bởi vì bạn đã đưa ra một điểm siêu quan trọng và có thật. Lý thuyết thứ ba về cách mà bộ não có thể hoạt động, và điều này đến từ một nhà khoa học tên là Giáo sư Paul Kenney, người đã thực hiện thí nghiệm liên quan đến những gì bạn vừa nói. Ông lập luận rằng trong bộ não của bạn, không chỉ có một hệ thống thưởng, mà còn có một cái gọi là hệ thống no đủ. Và đây là một khái niệm quan trọng cho những người muốn hiểu về những loại thuốc này và những gì đã sai lầm với chế độ ăn uống của chúng ta một cách chung hơn, để hiểu no đủ chính là cảm giác đã ăn đủ, đúng không? Chúng ta đều đã có cảm giác no đủ. Bạn cảm thấy, được rồi, tôi đã xong, tôi không muốn thêm nữa. Chúng ta trải nghiệm điều đó với thực phẩm, tình dục, và đủ loại thứ khác, đúng không? Bạn chỉ đơn giản là đã no.
    Ông lập luận rằng trong bộ não của bạn, bên cạnh hệ thống thưởng, còn có một hệ thống no đủ, một hệ thống chỉ nói rằng, “Steven, bạn đã đủ rồi, dừng lại ngay.” Và ông lập luận rằng những loại thuốc này tăng cường hệ thống no đủ của bạn, mà không làm giảm hệ thống thưởng của bạn, đúng không? Có một cuộc tranh luận lớn và vẫn đang diễn ra về điều đó. Điều mà chúng ta biết là chúng có ảnh hưởng thực sự đáng kể đến bộ não, và điều đó có đủ loại hệ lụy mà chúng ta cần suy nghĩ về. Khi tôi đang tìm hiểu về điều này, tôi nhớ đã nghĩ rằng đây là một sự chuyển hóa thân mật và rủi ro hơn nhiều so với khi bạn lần đầu nghe, “À, tôi đang dùng một thứ có ảnh hưởng đến dạ dày của tôi,” đúng không? Vậy nên có rất nhiều điều liên quan đến bộ não và những hệ lụy cho nghiện ngập nữa, mà chúng ta có thể bàn luận.
    Nhưng để đến phần mà bạn hỏi, phần rất quan trọng, trong tất cả những điều tôi đã học, có một thí nghiệm khiến tôi khá hoảng hốt về điều này, bởi vì rõ ràng tôi đang cố gắng tìm ra, vậy chúng ta đã đến điểm này như thế nào? Bởi vì thoạt nhìn, tôi có thể thấy nó có vẻ điên rồ theo cách mà nó đã với tôi. Chúng ta đã tăng cân một cách khổng lồ trong 40 năm qua. Tôi sinh ra năm 1979. Năm tôi sinh ra, 6% người Anh bị béo phì. Bây giờ con số đó là 26%, đúng không? Tăng vọt chưa từng có tiền lệ trong lịch sử nhân loại. Và có vẻ phi thường khi chúng ta đã đến mức mà chúng ta sẵn sàng tiêm thuốc nguy hiểm để ngăn không cho chúng ta ăn uống. Nó có vẻ rất không tự nhiên và sai trái.
    Và tôi đã cố gắng nghĩ, vậy làm thế nào mà chúng ta đến đây, đúng không? Chuyện gì đã xảy ra, đó là lý do tại sao sự no đủ lại quan trọng đến vậy. Vậy thí nghiệm này mà tôi nghĩ sẽ giúp hiểu rõ điều bạn đang nói về đường. Nó được thực hiện bởi một người, Giáo sư Paul Kenney, người đứng đầu khoa thần kinh học tại Mount Sinai ở New York, và là một nhà khoa học thần kinh xuất sắc. Paul lớn lên ở Dublin và anh ấy chuyển đến Mỹ khi anh khoảng 20 tuổi để làm tiến sĩ, tôi nghĩ vậy. Anh đầu tiên chuyển đến San Diego. Và anh nhanh chóng nhận ra, người Mỹ không ăn giống như người Ireland, đúng không? Họ ăn nhiều đường hơn, nhiều chất béo hơn. Họ ăn nhiều hơn rất nhiều, đúng không? Và trong khoảng một năm ở đó, anh đã tăng cân, tôi nghĩ là khoảng một stone rưỡi hay gì đó. Anh đã tăng khoảng 23 pound. Anh đã tăng cân rất nhiều.
    Và anh bắt đầu tự đặt câu hỏi, giống như câu hỏi mà bạn đang hỏi, liệu rằng thực phẩm này, khi bạn tiêu thụ nó, có thay đổi bộ não của bạn theo những cách khiến bạn muốn tiêu thụ nó nhiều hơn không? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Vì vậy, anh đã thiết kế một thí nghiệm điều tra điều này, mà tôi đã đặt tên là Cheesecake Park. Đó không phải là tên chính thức của nó, đúng không? Bạn lấy một đống chuột và nuôi chúng trong một chiếc lồng. Và chúng chỉ có loại thực phẩm mà chuột tiến hóa để ăn qua hàng ngàn năm. Đó là viên thức ăn dựa trên chế độ ăn tự nhiên của chúng. Và nếu bạn làm như vậy, mặc dù chúng có rất nhiều viên thức ăn hơn những gì chúng có thể ăn, chúng sẽ ăn đủ để xử lý cơn đói của mình và sau đó tự nhiên dừng lại, đúng không? Vì vậy, khi chúng có loại thực phẩm mà chúng tiến hóa để có, chúng không bao giờ trở nên thừa cân hoặc béo phì. Chúng chỉ ổn định cân nặng của mình. Chúng có một loại trí tuệ dinh dưỡng tự nhiên.
    Sau đó, Giáo sư Kenney đã giới thiệu chế độ ăn uống của người Mỹ cho chúng. Ông đã chiên một ít thịt xông khói, mua một số thanh Snickers, và quan trọng là, ông đã cho chúng một đống cheesecake. Và chúng đến và gặm cheesecake cùng các thứ khác. Và rất nhanh chóng, chúng đã trở nên điên cuồng vì nó. Chúng đã từ chối thực phẩm mà chúng tiến hóa để có và bắt đầu ăn uống một cách ám ảnh với cheesecake, thịt xông khói chiên, và các thanh Snickers. Ông đã mô tả cho tôi cách mà chúng sẽ như, ông sẽ bỏ cheesecake vào và chúng sẽ lao mình vào cheesecake và sau đó ăn theo cách của mình ra ngoài và xuất hiện hoàn toàn bám đầy cheesecake. Vì vậy, trước loại thực phẩm này, tất cả trí tuệ dinh dưỡng của chúng đã biến mất, hoàn toàn biến mất và chúng trở nên ám ảnh với loại thực phẩm mới này. Và như ông đã nói với tôi, chỉ trong vài ngày, chúng đã trở thành những con vật khác. Tất cả các chỉ số sức khỏe của chúng đều xấu đi. Chúng đã ăn uống một cách ám ảnh. Chỉ trong vài tuần, sức khỏe của chúng thực sự tồi tệ. Chúng đã trở nên cực kỳ béo phì.
    Và sau đó ông đã thay đổi thí nghiệm nữa và theo cách tôi nhận thấy với tư cách là một người nghiện thức ăn nhanh trước đây, có phần tàn nhẫn. Ông đã lấy đi tất cả chế độ ăn Mỹ và chúng chỉ có thực phẩm mà chúng tiến hóa để có, thực phẩm mà chúng từng ăn, đúng không? Và ông khá chắc chắn rằng ông biết điều gì sẽ xảy ra, rằng chúng sẽ ăn nhiều hơn loại thực phẩm tự nhiên mà hơn trước đây. Và điều này sẽ chứng minh rằng thức ăn nhanh làm tăng cường sự thèm ăn của bạn. Nhưng điều đó không xảy ra. Điều xảy ra còn tồi tệ hơn nhiều. Chúng hoàn toàn từ chối thực phẩm tự nhiên. Giống như chúng không còn nhận ra nó là thực phẩm nữa. Chúng hoàn toàn từ chối ăn nó. Chúng đói và chỉ khi chúng thực sự đói, chúng mới quay lại ăn thực phẩm tự nhiên.
    Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn trên:
    Có rất nhiều ví dụ từ con người về điều này, nhưng có một điều mà Giáo sư Gerald Mann, một chuyên gia dinh dưỡng tại Harvard, đã nói với tôi, đó là có điều gì đó về những thực phẩm chúng ta đang ăn, mà tôi nghĩ bạn đang hỏi đến trong câu hỏi đó, đang làm suy yếu khả năng của chúng ta trong việc nhận biết khi nào thì nên dừng lại. Điều này dẫn đến việc rất nhiều người, 47% người Mỹ, muốn dùng thuốc để khiến họ dừng lại.
    – Tôi đã đọc về điều mà bạn gọi là công viên bánh phô mai trong cuốn sách của bạn ở chương hai. Bước tiếp theo mà ông ấy thực hiện trong thí nghiệm là toàn bộ ý tưởng điện giật động vật khi chúng ăn những thực phẩm nhất định. Và bạn nói trong cuốn sách rằng ông ấy sẽ điện giật những con vật trong khi chiếu ánh sáng vàng vào mắt chúng, để cuối cùng chúng trở nên sợ hãi ánh sáng vàng này. Trong trường hợp của thực phẩm tự nhiên, khi ông ấy chiếu ánh sáng vàng vào mắt chúng, chúng sẽ chạy đi. Nhưng ngay cả khi ông ấy chiếu ánh sáng vàng vào mắt chúng trong khi chúng đang ăn đồ ăn vặt, chúng vẫn ở lại và tiếp tục ăn bánh phô mai, điều này kết luận trong chương hai của cuốn sách bạn như tôi đã viết ở đây, và tôi nghĩ điều này xuất phát từ nhà nghiên cứu, nếu bạn tiếp xúc với món ăn này trong một thời gian, Paul đã kết luận rằng mong muốn đối với nó là rất lớn đến mức bạn sẽ bỏ qua mọi loại hậu quả tiêu cực khi ăn nó.
    – Như chúng ta biết, như tôi biết trong chính cuộc sống của mình, phải không? Cơn ám ảnh KFC của tôi đã có những hậu quả tiêu cực rõ ràng trong cuộc sống của tôi. Và lý do điều này quan trọng liên quan đến những loại thuốc này. Thế nên, trong một thời gian dài, tôi đã nhìn vào hai điều, phải không? Tôi đã nhìn vào lý do tại sao rất nhiều chúng ta lại tăng cân nhanh chóng như vậy. Béo phì đã gấp ba lần trên toàn cầu trong cuộc đời tôi, phải không? Hoàn toàn chưa từng có trong lịch sử loài người. Tại sao điều đó xảy ra và những loại thuốc này hoạt động như thế nào? Ban đầu tôi nghĩ rằng chúng giống như những đường thẳng song song, phải không? Nhưng thực tế tôi nhận ra chúng giống như những mạch đan xen. Câu trả lời hoàn toàn liên kết chặt chẽ với nhau. Điều chúng ta biết là loại thực phẩm mà chúng ta ăn thực sự làm suy yếu sâu sắc cảm giác no của chúng ta. Nó hoàn toàn làm rối loạn, giống như nó đã làm với những con chuột. Chúng ta không nhận được tín hiệu đó. Bạn đã no, bạn đã ăn đủ, dừng lại trước loại thực phẩm mà chúng ta đang ăn. Và những gì những loại thuốc này làm là khôi phục cảm giác no. Karel LaRue, một trong những nhà khoa học chính đã phát triển những loại thuốc này, đã nói với tôi, những gì những loại thuốc này mang lại cho bạn là hormone cảm giác no. Chúng trả lại cho bạn cảm giác được no. Và một cách nào đó, ban đầu tôi nghĩ, điều đó làm cho toàn bộ vấn đề trông thật điên rồ, phải không? Bởi vì có một người tên là Michael Lowe, giáo sư xuất sắc tại Đại học Drexel ở Philly, người đã nói với tôi, nhìn đi, bạn phải hiểu, những loại thuốc này là một giải pháp nhân tạo cho một vấn đề nhân tạo. Chúng ta đã tạo ra vấn đề này một cách nhân tạo thông qua một hệ thống thực phẩm thảm khốc đang làm hại chúng ta từ khi còn nhỏ. Và rồi những loại thuốc này xuất hiện như một giải pháp nhân tạo cho vấn đề đó. Và điều đầu tiên bạn nghĩ là, đúng rồi, chúng ta cần giải quyết hệ thống thực phẩm, phải không? Và điều đó hoàn toàn đúng và chính xác. Tôi nhớ đã đến gặp một trong những người bạn thân nhất của mình, tôi gọi cô ấy là Judy trong cuốn sách, đó không phải là tên thật, người mà, bạn biết đấy, cô ấy đã bị ung thư bảy năm trước. Vì vậy, tôi đã ở bên cô ấy trong suốt quá trình thực sự khổ sở đó. Và đó là một cơn ác mộng tuyệt đối vì cô ấy là một bà mẹ đơn thân. Bạn có thể tưởng tượng tình cảnh tồi tệ đó như thế nào. Và tôi đã nói với cô ấy, tôi cảm thấy như một kẻ lừa đảo hoàn toàn khi dùng những loại thuốc này, phải không? Tôi luôn nói về việc chúng ta cần giải quyết các nguyên nhân của những vấn đề xã hội. Tôi có thể thấy rất rõ nguyên nhân của vấn đề này. Và đây chỉ là giải quyết triệu chứng. Và cô ấy nói với tôi, nhìn này, Johan, bạn có thể ngừng dùng loại thuốc này. Không sao cả. Làm vậy nếu bạn muốn. Nhưng khi tôi bị ung thư, chúng ta biết có điều gì đó trong môi trường đang kích hoạt ung thư vú ở phụ nữ, phải không? Một trong bảy phụ nữ ở Anh bây giờ bị ung thư vú. Điều đó không xảy ra trong quá khứ. Nó không xảy ra ở Nhật Bản, nơi chỉ có một trong 38 phụ nữ. Có điều gì đó thực sự sai ở Anh, ở Mỹ, trong cách chúng ta sống, đang kích hoạt ung thư vú, phải không? Nhưng cô ấy nói với tôi, bạn đã không nói với tôi khi tôi bị ung thư vú, ồ, thật tệ. Tất cả vấn đề môi trường đã gây ra ung thư vú này. Và giờ bạn muốn tiêm cho mình một chất độc khác, hóa trị, để đối phó với nó. Không, bạn đã nói, tốt, chúng ta có một vấn đề môi trường. Rõ ràng là vấn đề môi trường đó cần phải được giải quyết. Nhưng bạn phải sống sót, nếu không bạn sẽ không thể giải quyết được, phải không? Phép so sánh cô ấy đã đưa cho tôi thực sự giúp ích, là cô ấy nói, nếu nhà bạn đang bốc cháy, phải không? Bạn có thể nói, tốt, chúng ta cần xây dựng những ngôi nhà không làm bằng những vật liệu dễ cháy và chúng ta nên làm luật rằng bạn phải có hệ thống phun nước. Và tất nhiên tôi đồng ý. Nhưng điều đầu tiên bạn cần làm là dập tắt ngọn lửa trong ngôi nhà của bạn, phải không? Và sau cuộc trò chuyện đó, ngay sau đó, tôi đã gặp một người tên là Jeff Parker. Anh ấy ở San Francisco. Anh ấy là một nhà thiết kế ánh sáng 66 tuổi, người đã nặng khoảng 16 stone khi bắt đầu dùng thuốc giảm cân. Và anh ấy đang gặp rắc rối thực sự. Vấn đề về tim, gan, thận. Anh ấy rất đau khi đi bộ. Và anh ấy đã dùng Mungaro, thế hệ tiếp theo của những loại thuốc giảm cân này. Và anh ấy đã giảm nhiều cân và tất cả các vấn đề sức khỏe của anh ấy đã đảo ngược. Bây giờ anh ấy đi dạo với chó của mình qua Cầu Cổng Vàng mỗi ngày và thật sự hạnh phúc và nói, nhìn này, bây giờ tôi cảm thấy như mình sẽ tận hưởng cuộc sống nghỉ hưu. Và tôi đã nói với anh ấy, nhưng Jeff, bạn không nghĩ rằng chúng ta nên giải quyết các nguyên nhân môi trường sao? Và anh ấy nói, hoàn toàn. Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn. Bạn bắt đầu chiến dịch đó, hãy ghi tên tôi vào. Nhưng tôi phải nói với bạn, đến khi chúng ta đạt được điều đó, tôi sẽ chết. Đúng không? Chúng ta sẽ không làm được trong vài năm tới. Và tôi muốn sống.
    Và tôi nhận thấy rằng tôi rất khó để phản bác.
    Còn nếu người ta nói, à, bạn biết đấy, bạn có thể không chọn vai trò ở quán cà phê vào buổi sáng.
    Bạn có thể đã chọn món salad hoặc thứ gì đó.
    Đúng vậy, đó là một sự lựa chọn mà bạn đang làm, là do bạn để đưa ra những lựa chọn tốt hơn.
    Vì vậy, đây hoàn toàn là tiếng nói trong đầu tôi.
    Tôi nhớ một người bạn khác của tôi khi tôi đang ăn tối và tôi đang làm điều này.
    Tôi đang bàn về mọi thứ mà tôi đã học được và tôi đang nói về, bạn biết đấy, những rủi ro của bệnh béo phì,
    mà thực sự rất đáng lo khi bạn tìm hiểu về chúng.
    Tôi thực sự bất ngờ.
    Chúng ta đều biết rằng béo phì không tốt cho sức khỏe của bạn,
    nhưng tôi thực sự bị sốc khi nhìn vào bằng chứng về việc béo phì tệ đến mức nào
    không chỉ liên quan đến tiểu đường mà còn cả ung thư, mất trí nhớ, trên toàn diện.
    Chúng ta có thể quay lại vấn đề đó sau.
    Vì vậy, tôi đã nghĩ, bạn phải xem xét những rủi ro của bệnh béo phì
    so với các rủi ro của những loại thuốc này.
    Và tôi đã học được rằng có 12 rủi ro đáng kể liên quan đến những loại thuốc này.
    Và anh ấy nói, bạn đang nói cái gì vậy?
    Bạn không cần phải cân nhắc những rủi ro đó chút nào.
    Có một lựa chọn thứ ba, hãy ăn kiêng, tập thể dục, đúng không?
    Và anh ấy nói, tôi đã thấy bạn làm điều đó.
    Bạn đã làm điều đó nhiều lần rồi, đúng không?
    Hãy làm điều đó.
    Và tất nhiên, tôi có tiếng nói đó trong đầu mình.
    Tôi nghĩ rằng tôi đang lừa dối bản thân.
    Và tôi nghĩ, tại sao tôi không làm điều đó?
    Đúng không.
    Và tôi thực sự bắt đầu nhận ra điều này
    khi tôi đến phỏng vấn một người tuyệt vời tên là Giáo sư Tracy Mann,
    cô ấy ở Minneapolis nơi tôi gặp cô ấy,
    người đã thực hiện một trong những nghiên cứu quan trọng nhất về chế độ ăn uống từ trước đến nay.
    Thực ra, tôi đã gặp cô ấy, tôi phỏng vấn cô ấy ở một nơi gọi là Isles Bun,
    một cửa hàng bánh quế nổi tiếng ở Minneapolis.
    Khi tôi đến nơi, người đứng cửa hỏi, bạn đã từng đến đây chưa?
    Và tôi nói, không.
    Và anh ấy nói, vậy thì tôi sẽ tặng bạn một chiếc bánh quế miễn phí.
    Anh ấy đưa cho tôi một chiếc bánh quế khổng lồ, khoảng 2000 calo
    đã ở đó trong suốt thời gian chúng tôi nói về chế độ ăn kiêng.
    Và Giáo sư Mann, cô ấy bắt đầu nghiên cứu điều này vào năm 2000.
    Cô ấy muốn tìm hiểu chế độ ăn kiêng có hiệu quả bao nhiêu, đúng không?
    Chúng có hiệu quả không?
    Và vào thời điểm đó, khoa học đã rất rõ ràng, chế độ ăn kiêng thực sự hiệu quả.
    Nếu bạn ăn kiêng, bạn sẽ giảm cân, đúng không?
    Nhưng cô ấy đã xem xét tất cả những nghiên cứu này, gần 24.000 nghiên cứu.
    Và cô ấy nhận thấy, như là một phần của tổng kết lớn, được gọi là phân tích tổng hợp.
    Và cô ấy phát hiện ra điều gì đó hơi kỳ lạ, đó là hầu hết các nghiên cứu này,
    phần lớn, đều theo dõi những người đang ăn kiêng trong ba tháng.
    Vì vậy, bạn phát huy sức mạnh ý chí của mình, bạn ăn kiêng ba tháng,
    bạn giảm một lượng lớn cân nặng, và sau đó họ chỉ dừng lại.
    Và ngụ ý là, bạn sẽ duy trì mức cân nặng đó mãi mãi.
    Cô ấy sẽ nghĩ, tôi biết khá nhiều người không nằm trong tình huống đó, điều đó không xảy ra với họ.
    Vì vậy, cô ấy đã xem xét chi tiết hơn và phát hiện ra có 24 nghiên cứu
    theo dõi những người ăn kiêng, không chỉ trong thời gian ngắn,
    mà còn trong hai năm và một số ít trường hợp lên đến năm năm.
    Và khi bạn nhìn vào bức tranh lâu dài, bức tranh thực sự khác.
    Sau hai năm, người trung bình trên chế độ ăn kiêng đã giảm hai pound cân nặng, đúng không?
    Vì vậy, không phải là không gì cả, nhưng gần như không có gì, đúng không?
    Nó cực kỳ thấp.
    Vì vậy, những gì chúng ta biết từ nghiên cứu về chế độ ăn kiêng là có một số rất nhỏ người,
    khoảng 10% người, thực sự giảm được một lượng lớn cân nặng khi ăn kiêng và giữ nó.
    Chúng ta đều biết những người như vậy, tôi có một người trong gia đình mình như vậy, đúng không?
    Nhưng đối với phần lớn mọi người, điều đó không hiệu quả.
    Và tôi nhớ đã nói với Giáo sư Mann và rất nhiều nhà khoa học khác đã xem xét điều này,
    thì làm sao có thể như vậy?
    Bởi vì chúng ta biết, bạn chỉ cần biết các định luật vật lý để biết,
    nếu bạn tiêu thụ ít calo hơn bạn đốt cháy,
    rõ ràng bạn sẽ giảm cân.
    Để phản bác điều đó, bạn phải phản bác các định luật vật lý, đúng không?
    Vậy làm sao có thể là những người này đang ăn kiêng, nhưng họ không giảm cân?
    Và Giáo sư Mann và những người khác đã giải thích cho tôi
    một điều mà hẳn là còn thiếu trong bức tranh này
    mà tôi nghĩ thực sự giúp chúng ta hiểu được
    và thực sự quan trọng để hiểu về những loại thuốc này, tôi nghĩ vậy.
    Vì vậy, rất nhiều nhà khoa học đã giải thích
    rằng có những thay đổi sinh học xảy ra khi bạn tăng cân,
    khiến cho việc tìm lại cách trở về một cách bền vững trở nên khó khăn hơn.
    Vì vậy, vào những năm 60 và 70, có một lý thuyết về cân nặng
    đã gần như được chấp nhận phổ biến.
    Nó được gọi là lý thuyết điểm thiết lập.
    Nghe có vẻ hơi phức tạp, nhưng thực sự khá đơn giản.
    Bạn hãy nghĩ về nhiệt độ của cơ thể bạn, đúng không?
    Cơ thể bạn muốn bạn ở mức nhiệt độ mà bạn và tôi đang ở ngay bây giờ, đúng không?
    Và nếu nhiệt độ đó tăng lên, nếu chúng ta sốt
    hoặc nếu chúng ta đến sa mạc Sahara,
    cơ thể chúng ta sẽ làm việc rất chăm chỉ một cách vô thức để đưa chúng ta trở lại.
    Nó sẽ khiến chúng ta đổ mồ hôi, nó sẽ khiến chúng ta cảm thấy rất khó chịu.
    Và nếu nhiệt độ của bạn giảm xuống dưới nhiệt độ chúng ta đang có,
    cơ thể bạn sẽ bắt đầu run.
    Một lần nữa, nó sẽ khiến bạn thật sự khao khát sự ấm áp, đúng không?
    Vì vậy, cơ thể bạn có một mức thiết lập mà nó giữ cho nhiệt độ của bạn
    và nó làm việc cực kỳ chăm chỉ để giữ bạn trong khu vực đó suốt cả cuộc đời.
    Và người ta đã nghĩ trong một thời gian dài rằng trọng lượng của bạn giống như vậy,
    rằng khi bạn sinh ra hoặc có thể thậm chí là trong bụng mẹ,
    bạn có một điểm thiết lập sinh học cho trọng lượng của mình
    mà vẫn giữ nguyên suốt cuộc đời.
    Và bạn có thể tăng lên một chút hoặc giảm xuống một chút, nhưng về cơ bản bạn sẽ cố định ở đó.
    Nhưng sau đó, cuộc khủng hoảng béo phì đã xảy ra bắt đầu từ cuối những năm 70, đầu những năm 80.
    Có một sự gia tăng trọng lượng khổng lồ ở một phần lớn dân số.
    Và có vẻ như, ồ, lý thuyết điểm thiết lập chỉ đơn giản là sai, đúng không?
    Điều đó không thể chính xác vì nếu như nó đúng, thì bạn không thể có điều này.
    Nhưng rồi Giáo sư Low tại Drexel và những nơi khác, cùng với nhiều người khác, đã phát hiện ra điều gì đang thực sự xảy ra theo quan điểm của tôi. Tôi nghĩ điều này đã tạo ra bằng chứng rất thuyết phục cho điều này. Khi bạn tăng cân, điểm thiết lập của cơ thể bạn sẽ tăng lên, đúng không? Giả sử cơ thể tôi muốn tôi có 18% tỷ lệ mỡ cơ thể. Khi tôi đạt tới 30% tỷ lệ mỡ cơ thể, cơ thể tôi sẽ chiến đấu rất mạnh mẽ để giữ tôi ở mức cao hơn đó, đúng không? Điều này có vẻ rất kỳ lạ lúc đầu, tại sao lại như vậy? Giả sử bạn đã tăng ba stone, đúng không? Và sau đó bạn cố gắng giảm cân. Chúng ta không nghĩ đến một Robert De Niro giả thuyết cho bộ phim Raging Bull, tăng ba hoặc bốn stone, đúng không? Và rồi cố gắng cắt giảm. Nhưng những gì bạn sẽ thấy là tỷ lệ trao đổi chất của bạn sẽ giảm mạnh. Vì vậy, bạn sẽ phải đốt cháy nhiều hơn để nhận được cùng một số lượng calo như bây giờ. Bạn sẽ thèm ăn nhiều đồ ngọt và mặn hơn. Bạn sẽ có năng lượng thấp hơn, vì vậy bạn sẽ thấy khó khăn hơn để tập thể dục. Vì vậy, điểm thiết lập của bạn đã tăng lên và đang cố gắng giữ bạn ở đó. Và tôi nhớ đã nói với nhiều nhà khoa học, điều đó chỉ có vẻ kỳ lạ. Tại sao tiến hóa lại ban cho chúng ta điều đó? Đó là một sự thích nghi kém, đúng không? Tại sao lại như vậy? Và họ đã giải thích cho tôi, bạn phải nghĩ về những hoàn cảnh mà chúng ta tiến hóa. Trong những hoàn cảnh mà con người tiến hóa, thực tế, hầu hết mọi hoàn cảnh cho tới khoảng 100 năm trước đây, không bao giờ có một tình huống mà bạn có thể có calo dồi dào. Thực tế, calo siêu dồi dào cho suốt cuộc đời của bạn. Bạn sẽ có nhiều calo hơn xung quanh bạn hơn bạn có thể ăn. Điều đó chưa bao giờ xảy ra. Vì vậy, cơ thể của bạn không — tiến hóa không chuẩn bị cho chúng ta với những bản năng tốt cho điều đó. Những gì bạn thực sự có là, điều mà là một rủi ro lớn, đó là nạn đói, đúng không? Có một rủi ro lớn rằng vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời của bạn, thực phẩm sẽ cạn kiệt và bạn sẽ gặp rắc rối thực sự. Và trong một cuộc nạn đói, người béo nhất ở đầu sẽ là người cuối cùng đứng vững, đúng không? Timothy Chalamet sẽ chết trong tuần đầu tiên của một cuộc nạn đói. Và, bạn biết đấy, John Candy sẽ vẫn sống sót đến cuối nó. Tuy nhiên, tôi nói không phải là một ví dụ tuyệt vời vì John Candy đã qua đời, nhưng bạn hiểu ý tôi, đúng không? Vì vậy thực tế, đó là lý do tại sao tiến hóa của chúng ta chuẩn bị cho chúng ta rằng, ôi, nếu bạn tăng cân, hãy chiến đấu để giữ nó. Bởi vì sớm hay muộn, bạn sẽ phải giảm cân trong một cuộc nạn đói. Vì vậy, chúng ta tiến hóa với bản năng này rằng khi chúng ta tăng cân, chúng ta trải nghiệm những thay đổi sinh học khiến việc trở lại khó khăn hơn. Điều này không phải là không thể. Ý chí là một thứ thực sự. Một số người có thể làm điều đó. Nhưng khi bạn cố gắng, bạn đang chống lại chính sinh học của mình. Bạn cũng đang chống lại tâm lý của bạn và môi trường xung quanh bạn vì những lý do khác nhau mà chúng ta có thể khám phá. Vì vậy, không phải là ăn kiêng không hiệu quả, nhưng chúng ta phải trung thực. Tại bất kỳ thời điểm nào, 17% người dân đang ăn kiêng. Chúng ta thực sự đã thử con đường này, đúng không? Chúng ta đã có, bạn biết đấy, 40 năm liên tục thúc đẩy ăn kiêng và tập thể dục như là những giải pháp duy nhất. Và chúng ta đã trở nên mập mạp hơn và mập mạp hơn và mập mạp hơn. Vì vậy, có điều gì đó thiếu sót trong bức tranh đó. Tôi nghĩ một phần là lý thuyết điểm thiết lập. Nó cũng quan trọng cho các loại thuốc bởi vì một số người lập luận như người mà tôi đã đề cập trước đó liên quan đến não, Giáo sư Aurelio Galli, một số người trong số họ lập luận rằng những gì loại thuốc có thể đang làm thực sự là đặt lại điểm thiết lập sinh học của bạn, hạ nhiệt độ mà cơ thể bạn cố gắng giữ cân nặng của bạn. Nó đang hạ điểm thiết lập của bạn xuống để bạn không nhận được những tác động như tỷ lệ trao đổi chất chậm lại và tất cả các điều khác mà khởi động khi bạn cố gắng giảm cân. Tôi nghĩ trung bình, và điều này có thể không chính xác, nhưng tôi nghĩ trung bình chúng ta sống những cuộc sống căng thẳng hơn so với trước đây. Và tôi tự hỏi mối quan hệ mà các cuộc sống gây áp lực, điên cuồng, bận rộn, đầy thông báo, xã hội truyền thông dẫn dắt, thời gian màn hình có ảnh hưởng như thế nào đến mối quan hệ của chúng ta với thực phẩm. Và nếu có một mối quan hệ nào đó ở đó, bạn biết đấy, ngày nay nhiều trẻ em mắc ADHD hơn bao giờ hết, bạn biết đấy, mức cortisol dường như đang tăng vọt và có vẻ như có một mối quan hệ giữa căng thẳng và sự thèm ăn, điều này đang hoạt động như một lực hấp dẫn đối kháng lại ý chí của chúng ta. Không, bạn hoàn toàn đúng. Và đây là khi tôi xem qua 12 rủi ro của các loại thuốc trong bối cảnh đó, đây là một điều mà tôi thực sự lo lắng và một điều đã xảy ra với tôi. Vì vậy, tôi nhận thấy tôi có điều gì đó kỳ lạ. Khoảng sáu tháng sau khi dùng thuốc, tôi có sự nhận ra này. Vì vậy, tôi đã giảm rất nhiều cân, đúng không? Tôi đã giảm một lượng lớn cân nặng. Tôi đã giảm ba stone. Ba stone trong khoảng thời gian nào? Từ bây giờ cho đến khi tôi bắt đầu. Vì vậy, hơi hơn một năm. Và việc giảm cân đó diễn ra nhanh chóng như thế nào, chỉ để tò mò trước khi chúng ta tiếp tục? Khá thẳng, một đường thẳng đi xuống từ đầu. Nhưng tôi có một cảm giác kỳ lạ. Tôi có một người bạn, Danielle, lúc đó đang mang bầu. Tôi cứ va phải cô ấy. Và dường như chúng tôi đang ở trên những quỹ đạo đối lập. Như cô ấy thì phình ra còn tôi thì thu nhỏ lại. Tôi nhớ một lần đi xa khỏi cô ấy và nghĩ, “Điều này thực sự kỳ lạ. Tôi đang nhận được những gì tôi muốn. Tại sao tôi không cảm thấy tốt hơn về điều này?” Đúng không? Tôi không thực sự cảm thấy tốt hơn trong một khoảng thời gian khá dài, khoảng sáu tháng. Tôi đang nghĩ, “Tại sao lại như vậy?” Vậy bạn có ý nghĩa gì khi nói tốt hơn? Tôi cảm thấy khá ảm đạm trong cảm xúc của mình. Tôi cảm thấy… Tôi chắc chắn không bị trầm cảm. Nhưng tôi cảm thấy hơi tầm thường. Tôi đã nghĩ, “Điều này thật kỳ lạ.” Tôi đã nghĩ, “Chà, có thể chỉ là những điều khác đang diễn ra trong cuộc sống của tôi. Bạn không bao giờ biết khi nó chỉ là cá nhân.” Nhưng nhiều người đang báo cáo điều này. Hầu hết mọi người rất hạnh phúc khi họ uống thuốc. Nhưng có một thiểu số đáng kể. Và vì vậy tôi bắt đầu tìm hiểu chính xác câu hỏi này. Tâm lý học về ăn uống. Và hóa ra có năm… Bằng chứng khoa học cho năm lý do tại sao chúng ta ăn.
    Và rõ ràng điều đầu tiên và quan trọng nhất là nguồn sống, đúng không?
    Nếu bạn hỏi tôi một năm trước, “Tại sao bạn ăn?”,
    tôi sẽ nói, “Chà, lý do chính là để duy trì cơ thể của tôi.”
    Nhưng giờ đây tôi đang ăn ít hơn rất nhiều so với mức cần thiết để duy trì cơ thể.
    Vậy thì tất cả những calorie khác mà tôi đã tiêu thụ, chúng đang làm điều gì khác, đúng không?
    Và một trong những lý do …
    Một trong những lý do mà chúng ta ăn, ý tôi là lý do khác là để cảm thấy vui vẻ, điều mà chúng ta đã bàn về.
    Nhưng một lý do khác mà mọi người ăn là để tìm kiếm sự an ủi, đúng không?
    Mọi người có được sự an ủi to lớn từ thực phẩm.
    Đặc biệt, ăn nhiều có thể mang lại cảm giác an ủi rất lớn.
    Chúng ta biết điều này một phần vì mỗi khi có một sự kiện căng thẳng,
    đơn đặt hàng thức ăn nhanh tăng vọt đáng kể.
    Sau vụ khủng bố 11 tháng 9, có sự gia tăng lớn trong số người đặt pizza và gà rán.
    Đêm Trump thắng cử ở các bang xanh qua Uber Eats
    và các ứng dụng giao hàng khác,
    có sự gia tăng mạnh mẽ trong số người đặt taco, thực phẩm tồi tệ, đúng không?
    Nếu bạn là đàn ông và mất việc,
    cơ hội tăng cân của bạn tăng cao một cách đáng kể,
    một phần là vì điều đó thật thất vọng và bạn ăn để tự an ủi mình.
    Và một trong những điều xảy ra khi bạn uống thuốc này
    là khả năng an ủi bằng thức ăn bị lấy đi khỏi bạn.
    Bạn không thể an ủi bằng thức ăn.
    Và tôi nghĩ chúng ta có một phép ẩn dụ tốt,
    một tiền lệ tốt để giúp chúng ta suy nghĩ về cách điều đó ảnh hưởng đến bạn.
    Vì vậy, so sánh tốt nhất cho những loại thuốc này,
    nếu chúng ta đang cố gắng tìm hiểu tác động của chúng,
    tôi nghĩ là phẫu thuật tạo hình dạ dày, đúng không?
    Cho đến nay, rất khó để giảm cân một cách bền vững
    hơn 20% trọng lượng cơ thể của bạn.
    Cách duy nhất có thể làm điều đó rất nhanh chóng là phẫu thuật tạo hình dạ dày.
    Vì vậy, tôi nghĩ chúng ta phải xem xét các kết quả.
    Đó là phẫu thuật ghim dạ dày, có bốn loại khác nhau.
    Nhưng cơ bản là những gì chúng ta nghĩ đến như phẫu thuật ghim dạ dày,
    phẫu thuật dạ dày, đúng rồi, đó là một hình thức trong số đó.
    Và vì vậy tôi nghĩ bạn phải xem xét bằng chứng từ phẫu thuật dạ dày.
    Và theo một số cách, điều đó rất đáng khích lệ.
    Chúng ta biết rằng phẫu thuật băng dạ dày
    và các hình thức phẫu thuật dạ dày khác tăng cường sức khỏe của bạn một cách đáng kể.
    Nếu bạn có một trong những phẫu thuật này,
    trong bảy năm tiếp theo,
    bạn có nguy cơ chết vì đau tim giảm 56%,
    nguy cơ chết vì ung thư giảm 60%,
    và nguy cơ chết vì các nguyên nhân liên quan đến tiểu đường giảm 92%.
    Thực tế, điều đó tốt cho sức khỏe của bạn đến mức
    bạn có nguy cơ chết vì bất kỳ nguyên nhân nào
    giảm 40% trong bảy năm tiếp theo, đúng không?
    Vì vậy, chúng ta biết việc đảo ngược béo phì tăng cường
    sức khỏe thể chất một cách đáng kể trong hầu hết các trường hợp, đúng không?
    Đôi khi rất mạnh mẽ.
    Nhưng chúng ta cũng biết từ phẫu thuật tạo hình dạ dày,
    còn nhiều bất lợi từ phẫu thuật tạo hình dạ dày.
    Đó là một ca phẫu thuật kinh khủng,
    và một trong một nghìn người sẽ chết trong quá trình phẫu thuật, điều đó thật đáng sợ.
    Nhưng chúng ta cũng biết rằng điều mà tôi nghĩ là rất quan trọng
    đối với câu hỏi của bạn
    là nó có tác động đến tâm lý của bạn.
    Vì vậy, nhiều người cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều.
    Hầu hết những người đã phẫu thuật đó đều cảm thấy vui.
    Nhưng 17% người đã phẫu thuật
    phải được điều trị tâm thần nội trú sau đó
    vì họ bị trầm cảm hoặc lo âu.
    Cơ hội tự tử của bạn gần như gấp bốn lần
    sau khi bạn đã phẫu thuật tạo hình dạ dày.
    Và tôi nghĩ có nhiều lý do tại sao một phần
    phải là sự khắc nghiệt của ca phẫu thuật và hậu quả của nó.
    Nhưng tôi nghĩ một phần lớn là, bạn biết đấy,
    bạn lấy đi sự an ủi bằng thức ăn của mọi người, đúng không?
    Nếu bạn đi qua cuộc sống,
    và đặc biệt là những người đã phẫu thuật băng dạ dày
    hoặc các loại phẫu thuật khác, bạn biết đấy,
    đó là những người đã rất béo phì.
    Vì vậy, họ sẽ có được tác động đó một cách mạnh mẽ
    trong cuộc sống của họ, phần lớn trong số họ.
    Nếu bạn lấy đi thứ gì đó là một cách chính để làm dịu người khác,
    khi điều đó diễn ra tốt, bạn có thể xây dựng lại cuộc sống của mình.
    Bạn có thể tìm ra những cách khác để nhận được sự an ủi đó.
    Và điều đó thực sự có giá trị và quan trọng.
    Nhưng nhiều người chỉ trải nghiệm điều đó
    như một cảm giác sâu sắc đau đớn và lo âu.
    Và tôi đã phỏng vấn nhiều người như vậy.
    Khi mọi người trải qua những ca phẫu thuật đó,
    tôi đã đọc trong cuốn sách của bạn ở Chương 8
    rằng một trong mười người sau đó lại rơi vào một kiểu nghiện khác,
    đối với rượu hoặc cờ bạc hoặc mua sắm hoặc ma túy hoặc cái gì đó khác.
    Vì vậy, đó là bằng chứng khá rõ ràng
    rằng sự an ủi tâm lý
    chỉ đang di chuyển sang nơi khác.
    Điều đó thật hấp dẫn và đau lòng.
    Và tôi cũng đã nói chuyện với những người đã trải qua điều đó,
    điều được gọi là chuyển giao nghiện.
    Tôi đã nói chuyện với một người phụ nữ tuyệt vời tên là Robin Moore,
    người đã nặng 303 pound.
    Cô ấy đã trải qua phẫu thuật tạo hình dạ dày
    bởi vì thực sự không có gì khác hoạt động.
    Và cô ấy cảm thấy mình thực sự là nô lệ của thực phẩm.
    Đó là cách mà cô ấy diễn đạt.
    Và điều đó đã có tác động tuyệt vời.
    Cô ấy biết tại sao mình đã tăng cân quá nhiều.
    Trong trường hợp của cô ấy, đó là khi cô ấy còn nhỏ,
    cô ấy đã bị lạm dụng tình dục.
    Cô ấy đã bị cưỡng hiếp và chưa bao giờ nói với ai.
    Và cô ấy đã cố tình tăng cân
    để giữ cho đàn ông tránh xa mình.
    Cô ấy nghĩ, nếu mình thật sự béo,
    mình sẽ ít bị tấn công hơn,
    điều đó thật sự phổ biến.
    Và cô ấy đã giảm tất cả số cân này.
    Và cô ấy cảm thấy tuyệt vời.
    Cô ấy cảm thấy thể chất tốt hơn nhiều.
    Mọi người đối xử với cô ấy tốt hơn nhiều.
    Nhưng cô ấy đã có sự chuyển biến khi cô ấy chưa bao giờ là một người uống rượu nhiều.
    Cô ấy xuất hiện khi đang học đại học,
    nơi mà cô ấy uống một cách khá nhiều,
    nhưng cô ấy chưa từng là một người uống rượu nặng.
    Và cô ấy nhanh chóng trở thành một người nghiện rượu thực sự nặng.
    Cô ấy thường tập thể dục bên cạnh sân bay ở Toronto.
    Và cô ấy thường uống rượu trên đường đi, uống trên đường về.
    Và cuối cùng cô ấy bị sa thải vì say rượu khi làm việc.
    Và đối với cô ấy, cô ấy nhận ra,
    và tôi nghĩ đó là những cách thú vị
    để suy nghĩ về điều này liên quan đến những loại thuốc này.
    Tôi không muốn nhấn mạnh rằng điều này sẽ không xảy ra với mọi người.
    Tôi không nghĩ rằng điều này ngay cả sẽ là đa số người,
    bằng bất kỳ cách nào.
    Nhưng khi bạn dùng những loại thuốc này,
    các lý do tâm lý cơ bản
    đã thúc đẩy việc ăn uống của bạn bị gián đoạn sâu sắc
    và, trong nhiều trường hợp, trở nên nổi bật.
    Và đối với tôi, điều đó ban đầu thật đau đớn, nhưng lại hữu ích. Tôi nhớ một ngày ở Vegas, như bạn biết, tôi đã dành rất nhiều thời gian ở Vegas để viết một cuốn sách về một loạt tội phạm đã xảy ra ở đó. Tôi đã đầu tư vào một điều thật sự u ám, và tôi cảm thấy rất tệ. Nó liên quan đến một người nào đó. Đó là một câu chuyện dài, nhưng đó là điều khủng khiếp. Và tôi đến KFC trên West Sahara. Đó là KFC tồi tệ nhất trên thế giới. Tôi có một tình yêu bí mật dành cho nó. Và trong trạng thái tự động, tôi đã gọi những món mà tôi luôn gọi, bạn biết đấy, như một đống gà rán. Tôi ngồi đó và nghĩ, “Ôi, chết tiệt. Tôi không thể ăn món này.” Và tôi nhớ hình ảnh Đại tá Sanders trên tường nhìn xuống, như thể ông ấy đang nói, “Điều gì đã xảy ra với khách hàng tốt nhất của tôi, đúng không?” Vì vậy, việc bị tước mất cảm giác an ủi qua ăn uống là khá, bên cạnh việc bị tước mất niềm vui, mà tôi nghĩ có liên quan nhưng cũng hơi khác, là rất khó khăn. Và lại nữa, người bạn mà tôi đã nói chuyện đã bị ung thư. Tôi đến gặp cô ấy và nói, “Điều này thực sự khó khăn, đúng không?” Và cô ấy đã nói, “Nghe này, không phải thuốc đang gây ra vấn đề này. Thuốc chỉ làm cho vấn đề này trở nên rõ ràng với bạn. Và bây giờ bạn có thể đối phó với điều đó theo những cách khác, đúng không?” Và đó là điều mà tôi đã cố gắng làm, và viết về nó trong cuốn sách. Nhưng vâng, một trong những điều làm tôi bị cuốn hút trong tất cả những nghiên cứu cho cuốn sách Magic Pill của tôi là sự phức tạp đáng kinh ngạc của nó. Mỗi khi bạn nhìn vào một tác động, dường như nó có một tác động khác. Đây là một chủ đề thực sự phức tạp và khó khăn. Và bất kỳ ai đến và nói với bạn, “Hoặc là, yay, những loại thuốc này thật tuyệt vời, và chúng sẽ cứu rỗi tất cả chúng ta. Tất cả những loại thuốc này đều là ác quỷ. Thật khủng khiếp.” Tôi không nghĩ họ đang thẳng thắn với mọi người. Tôi nghĩ rằng mọi thứ đều phức tạp. Tôi nghĩ rằng có những rủi ro ở mỗi ngã rẽ. Và tôi nghĩ chúng ta cần suy nghĩ về sự phức tạp cùng nhau theo cách trung thực và tôn vinh sự phức tạp đó. Bạn đã nói về ảnh hưởng của chấn thương trong thời thơ ấu đối với mối quan hệ của chúng ta với thực phẩm và ăn uống. Tôi nhớ đã đọc một chút về điều đó trong cuốn sách trước của bạn, Lost Connections. Nhưng có dữ liệu nào trong thống kê chứng minh rằng chấn thương có thể khiến chúng ta có mối quan hệ tìm kiếm sự an ủi quá mức với thực phẩm không? Có nghiên cứu nào nổi bật cho bạn không? Oh vâng. Ý tôi là, có một người mà tôi đã quen rất tốt khi tôi làm việc với Lost Connections, và tôi nghĩ về nghiên cứu này theo một cách khác khi tôi làm việc với cuốn sách này. Có một người đàn ông tên là Dr. Vincent Folletti. Vào đầu những năm 1980, ông là một bác sĩ ở San Diego, và ông đã được Kaiser Permanente, một nhà cung cấp y tế lớn phi lợi nhuận ở tiểu bang, liên lạc. Họ đã nói với ông, “Nghe này, chúng tôi có một vấn đề. Chúng tôi không biết phải làm gì.” Béo phì đang gia tăng mạnh mẽ, và mức độ béo phì ở đây rất thấp theo tiêu chuẩn của chúng tôi, nhưng nó đang tăng mạnh. Họ đã cố gắng đưa ra các kế hoạch ăn kiêng và tập thể dục, và không có gì hoạt động cả. Họ nói, “Nghe này, chúng tôi không biết phải làm gì. Chúng tôi có thể đưa cho bạn một số tiền lớn chỉ để thực hiện nghiên cứu Blue Sky? Hãy đi đi. Tìm hiểu xem chúng ta có thể làm gì.” Và ông ấy đã nói, “Được thôi.” Vì vậy, ông ấy đã nhận một số tiền lớn, và sau đó ông ấy nghĩ, “Tôi có thể làm gì?” Ông ấy bắt đầu làm việc với 200 người rất, rất béo phì, những người mà đã thử đủ loại cách để giảm cân, nhưng không thành công. Và ông ấy ngồi đó làm việc với họ, và suy nghĩ, “Tôi có thể làm gì?” Ông ấy có một ý tưởng nghe có vẻ, và thật sự là khá ngốc nghếch. Ông ấy nói, “Chà, điều gì sẽ xảy ra nếu những người béo phì thực sự ngừng ăn, và chúng tôi giám sát y tế, và chúng tôi cho họ tiêm vitamin để họ không bị như bệnh scorbut hay bất cứ thứ gì? Liệu họ có thể đốt cháy hết chất béo trong cơ thể và quay lại cách sống lành mạnh không?” Vì vậy, dưới sự giám sát y tế rất chặt chẽ, họ đã làm điều đó. Và thật đáng kinh ngạc, lúc đầu, nó đã hiệu quả. Có một người phụ nữ mà tôi sẽ gọi là Susan, đó không phải là tên thật của cô ấy, đã giảm từ hơn 400 pound xuống còn 138 pound. Thật không thể tin được, đúng không? Và, bạn biết đấy, gia đình cô ấy đã gọi cho bác sĩ và nói, “Bạn đã cứu sống Susan. Cô ấy thực sự rất vui.” Vào một ngày nọ, một điều gì đó đã xảy ra mà không ai ngờ tới. Cô ấy đã bật khóc. Cô ấy đã đến KFC hoặc nơi nào đó. Cô ấy bắt đầu ăn uống một cách cuồng nhiệt. Và sau một thời gian, cô ấy lại trở về tình trạng cũ. Không hoàn toàn như trước, nhưng cũng tương tự. Và Dr. Feliti đã gọi cô ấy vào. Ông ấy nói, “Susan, chuyện gì đã xảy ra?” Cô ấy nhìn xuống. Rõ ràng cô ấy cảm thấy rất xấu hổ, và tôi không biết. Tôi không biết. Ông ấy nói, “Vậy, hãy kể cho tôi về ngày hôm đó, đúng không? Ngày mà bạn bật khóc. Có điều gì đã xảy ra vào ngày đó mà không xảy ra vào bất kỳ ngày nào khác không?” Hóa ra có điều đã xảy ra vào ngày đó mà chưa bao giờ xảy ra với Susan trước đây. Cô ấy đang ở trong một quán bar và có một người đàn ông tán tỉnh cô ấy, không theo cách xấu mà theo cách khá dễ chịu. Nhưng cô ấy cảm thấy hoàn toàn hoảng loạn và bắt đầu ăn uống. Và đó là lúc Dr. Feliti nói với cô ấy, “Vậy, Susan, khi nào bạn bắt đầu tăng cân?” Trong trường hợp của cô ấy, tôi nghĩ đó là khi cô ấy 10 tuổi. Ông ấy nói, “Vậy, có điều gì đã xảy ra khi bạn 10 tuổi, mà không xảy ra khi bạn 9 hay 11, hoặc có điều gì đã xảy ra trong năm đó không?” Cô ấy nhìn xuống và nói, “Đó là khi ông của tôi bắt đầu hiếp dâm tôi.” Dr. Feliti đã phỏng vấn tất cả mọi người trong chương trình. Ông phát hiện ra rằng 60% trong số họ đã tăng cân cực độ sau khi bị xâm hại hoặc tấn công tình dục, một con số thật đáng kinh ngạc, đúng không? 60% phụ nữ. Và ông ấy đã hỏi, “Thế thì, làm thế nào điều này có thể xảy ra?” Ông ấy thực sự bối rối. Và Susan đã giải thích cho ông ấy rất rõ. Cô ấy nói, “Béo phì thường bị bỏ qua, và đó là điều mà tôi cần trở thành, đúng không? Nếu bạn rất béo phì, bạn ít có khả năng bị tấn công tình dục hơn, đúng không? Rõ ràng điều đó có thể xảy ra, nhưng nó hiếm hơn.”
    Và khi bạn hiểu điều đó, bạn bắt đầu thấy lại mối liên hệ với những loại thuốc này, tại sao một số người thật sự hoảng sợ khi họ dùng những loại thuốc này. Bởi vì một số người trải nghiệm nó như thể đột nhiên, “Ôi Chúa ơi, tôi thực sự dễ bị tổn thương trước sự kiện chấn thương này đang được tái hiện lại liên tục.” Đây là một ví dụ. Có rất nhiều lý do khác… Chúng ta sẽ đi vào danh sách lý do tại sao mọi người ăn uống như tôi đã nói trong cuốn sách. Còn nhiều lý do khác nữa cũng được kích hoạt và làm gián đoạn. Bạn nói trong cuốn sách về từ này, mà tôi chưa bao giờ thực sự gặp trước đây, đó là một cụm từ, tôi đoán vậy. Bạn nói, “Môi trường là độ béo phì.” Tôi chỉ nghe thấy thuật ngữ đó, “độ gây ung thư.” “Độ gây ung thư,” đúng. “Độ gây ung thư,” đúng, có nghĩa cơ bản là một thứ gì đó có thể gây ra ung thư cho bạn. Nhưng bạn đang nói rằng môi trường mà chúng ta sống là… Ý tôi là, cách tôi hiểu là nó gần như là lây nhiễm. Như thể, nó sẽ khiến tôi béo phì chỉ bằng cách sống trong thế giới hiện đại. Một trong những số liệu nổi bật mà tôi cảm thấy khi bạn nói về thực phẩm chế biến là, trung bình, khi chúng ta ăn thực phẩm chế biến, chúng ta cuối cùng ăn thêm 500 calo mỗi ngày. Và điều đó, lại một lần nữa, thật gây sốc. Bạn biết đấy, tôi đã có một vài khách mời trên podcast này đã nói về thực phẩm chế biến và sự gia tăng của nó. Và tôi tự hỏi, liệu có bao giờ xảy ra sự thay đổi trong xã hội, liệu có bất kỳ chỉ dấu nào mà đến một lúc nào đó, tôi không biết, chính phủ sẽ can thiệp và cấm nó, hoặc đánh thuế nhiều hơn, hoặc một điều gì đó sẽ xảy ra. Quan điểm của bạn về… Nếu chúng ta nói về sự lạc quan rằng môi trường béo phì có thể thay đổi, bạn có nghĩ nó có thể thay đổi không? Bạn có nghĩ nó sẽ thay đổi không? Quan trọng là, tôi đã đến một quốc gia đã hoàn toàn biến đổi chế độ ăn uống của mình, và kết quả là, có tỷ lệ béo phì rất thấp. Nhật Bản, chúng ta có thể nói về điều đó. Và tôi đã đến rất nhiều quốc gia đang thực hiện những thay đổi mà bạn đang nói đến. Vì vậy, điều đó khuyến khích tôi quay lại với đề tài này. Nhưng tôi sẽ bắt đầu bằng cách nói, A, bạn hoàn toàn đúng. Chúng ta sống trong một môi trường béo phì. Một môi trường béo phì là một môi trường khiến bạn có khả năng béo phì và nơi mà khó khăn để giữ cân nặng khỏe mạnh, đúng không? Rất khó để có được thực phẩm lành mạnh. Thực phẩm lành mạnh thì đắt đỏ và hiếm có, trong khi thực phẩm tồi tệ khiến bạn béo phì thì rẻ, phong phú và liên tục được quảng bá cho bạn, đúng không? Vì vậy, đó là một môi trường béo phì, và có rất nhiều bằng chứng cho thấy, như Giáo sư Michael Lowe đã nói với tôi, chúng ta đang sống trong một môi trường béo phì mà con người có thể thiết kế được, đúng không? Và có bảy cách mà thực phẩm chế biến làm suy yếu khả năng ngừng ăn của bạn mà tôi đã đề cập trong cuốn sách. Vì vậy, nếu bạn cảm thấy bi quan, và tôi rõ ràng, bạn có lý do để cảm thấy bi quan. Một người như Michelle Obama, vừa quyến rũ vừa xuất chúng, cũng không thể khiến chúng ta tham gia vào một chiến dịch để vận động thể chất. Vì vậy, tôi hiểu điều đó. Có những rào cản lớn ở đây. Nhưng khi bạn cảm thấy bi quan về điều đó, điều đầu tiên tôi muốn nói là, hãy nghĩ về thuốc lá. Mẹ tôi hút 70 điếu thuốc một ngày. Có một bức ảnh của tôi và mẹ, nơi tôi… Bà đang cho tôi bú, khoảng sáu tháng tuổi. Bà đang hút thuốc và để gạt tàn thuốc trên bụng tôi. Và khi tôi cho bà xem bức ảnh này, tôi nghĩ bà sẽ cảm thấy tội lỗi. Bà nói, “Con là một đứa trẻ thật sự khó khăn. Mẹ cần điếu thuốc đó.” Nhưng bạn nghĩ về điều đó. Điều đó là bình thường, đúng không? Ý tôi là, ở Scotland, điều đó là bình thường khi tôi còn nhỏ, đúng không? Vì vậy, bạn nghĩ về thuốc lá. Khi tôi bảy tuổi, hơn một nửa dân số Anh hút thuốc, đúng không? Và mọi người hút thuốc khắp mọi nơi. Mọi người hút thuốc trên tàu điện ngầm. Mọi người hút thuốc trên máy bay. Mọi người hút thuốc trên các chương trình trò chơi. Bác sĩ hút thuốc trong khi đang khám cho bạn. Tôi không đùa đâu. Tôi nhớ điều đó xảy ra. Vì vậy, nếu tôi có thể đưa bạn quay lại nước Anh của năm 1987 và bạn có thể đi dạo xung quanh, bạn sẽ cảm thấy ốm vì mùi thuốc lá ở khắp nơi, đúng không? Và có rất nhiều gạt tàn thuốc khắp nơi. Nhớ lại, tôi đã ở với mẹ khi mà đó là kỷ niệm của một vụ hỏa hoạn thảm khốc ở Ga King’s Cross ở London vào năm 1987, tôi nghĩ vậy. Tôi ở với mẹ khi đó là kỷ niệm cách đây vài năm. Và đó là một thảm họa khủng khiếp. Có một đám cháy do ai đó đã tắt điếu thuốc gần thang cuốn và nó đã giết chết hơn 50 người. Thật khủng khiếp. Và mẹ tôi nói, “Ôi, đó là ngày tồi tệ nhất trong đời tôi.” Và tôi nói, “Ôi, mẹ có ở đó không? Bà có biết ai đã chết không?” Bà nói, “Không, đó là ngày họ cấm hút thuốc trên tàu điện ngầm.” Vì vậy, nếu tôi có thể đưa bạn quay lại và tôi nói với bạn, “Được rồi, bây giờ chúng ta đã qua bao nhiêu năm từ đó? Chỉ 12% người Anh sẽ hút thuốc. Tỷ lệ này sẽ giảm và chính phủ Anh sẽ dần dần cấm hút thuốc. Bạn sẽ không được phép hút thuốc trong nhà ở bất kỳ đâu ngoại trừ nhà riêng của bạn. Tỷ lệ sẽ sụt giảm. Giới trẻ sẽ gần như không có người hút thuốc lá và họ sẽ dần dần cấm theo độ tuổi.” Thì điều đó sẽ có vẻ vô lý, đúng không? Bạn sẽ nói, “Chà, ngành công nghiệp thuốc lá là một trong những ngành công nghiệp mạnh nhất trên toàn thế giới. Có một nửa dân số rất có động lực. Họ đã nghiện. Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.” Những điều này có thể thay đổi. Đó là một sự chuyển biến y tế công cộng lớn trong một khoảng thời gian rất ngắn. Những điều này có thể thay đổi và tôi đã thấy cách nó có thể thay đổi với thực phẩm để chúng ta không ở trong tình huống này, nơi chúng ta phải chọn, như chúng ta đang ở hiện tại, với nhiều người trong số chúng ta, không phải tất cả, giữa rủi ro béo phì và 12 rủi ro lớn liên quan đến những loại thuốc này. Họ đang đợi điều gì? Bởi vì chính phủ biết điều này. Chính phủ biết rằng thực phẩm chế biến và lượng đường mà trung bình mỗi người tiêu thụ là xấu. Vì vậy, họ có thể làm gì đó trong năm nay. Nhưng họ sẽ không.
    Có một nhà văn tài ba tên là Rebecca Solnit, người đã nói, “Các chính trị gia là những cây kim thời tiết, và công việc của chúng ta là trở thành thời tiết.” Nếu bạn là một chính trị gia, bạn liên tục phải đưa ra những tính toán, đúng không? Nếu tôi làm điều này, tôi sẽ nhận được bao nhiêu lời khen và sẽ phải hứng chịu bao nhiêu chỉ trích, đúng không? Bởi vì, bạn biết đấy, một số trong số họ là những người tốt, nhiều người trong số họ là những người tốt, nhưng bạn liên tục phải thực hiện những tính toán đó trong một nền dân chủ. Và ngay bây giờ, nếu bạn làm điều đúng đắn về thực phẩm, và có rất nhiều điều chúng ta cần làm, tôi đã thấy ở Nhật Bản, chúng ta có thể đi qua danh sách, tất cả những điều chúng ta cần làm có thể thay đổi sức khỏe, đặc biệt là cho trẻ em của chúng ta, bạn sẽ nhận được một số lời khen, nhưng bạn cũng sẽ nhận được rất nhiều chỉ trích, đúng không? Bạn sẽ nhận được rất nhiều chỉ trích cho điều đó. Và trong nhiều năm của cuộc đời mình, tôi sẽ là một trong những người đã chỉ trích họ, đúng không? Vậy nên tôi hiểu điều đó. Chúng ta phải thay đổi những tính toán đó bằng cách giúp mọi người hiểu và đưa ra những lựa chọn tốt hơn theo cách mà tôi đã thấy những điều đó xảy ra. Vì vậy, tôi có thể giải thích họ đã làm điều đó như thế nào nếu bạn muốn.
    Làm ơn. Tôi nghĩ Nhật Bản rất quan trọng cho việc suy nghĩ về cách chúng ta thoát khỏi cái bẫy này. Bởi vì hiện tại, cách nó thường được trình bày là, nhìn xem, chúng ta chỉ đang gặp rắc rối, đúng không? Có một dân số béo phì khổng lồ này, đó là sản phẩm của sự giàu có. Nếu bạn là một quốc gia giàu có, bạn sẽ có rất nhiều calo xung quanh mình. Chắc chắn, chúng ta sẽ có rất nhiều người béo phì. Và chắc chắn, chúng ta sẽ phải cho rất nhiều người những loại thuốc này mãi mãi. Và, bạn biết đấy, vài năm nữa, như nhiều người đã dự đoán với tôi, chúng ta sẽ có 40%, 50% dân số sử dụng những loại thuốc giảm cân này, đúng không? Và điều mà Nhật Bản cho thấy là, chúng ta không phải chọn số phận đó, đúng không?
    Vì vậy, nếu bạn nhìn vào Nhật Bản, Nhật Bản là quốc gia duy nhất trở nên giàu có mà không trở nên béo phì. 4,5% người Nhật là béo phì, so với 26% ở Anh và 42,5% ở Hoa Kỳ. Thực tế là 42%. 42%? 42,5% là béo phì, 70% là béo phì hoặc thừa cân, đúng không? Lạy Chúa. Vậy nên điều bình thường là béo phì hoặc thừa cân, đúng không? Trong khi ở Nhật Bản, điều này hoàn toàn trái ngược.
    Thật kỳ lạ là khi chúng ta hình dung về Nhật Bản, chúng ta thường hình dung các đô vật sumo. Nó giống như việc mong đợi một người Mỹ trung bình trông như một con đại bàng đầu trọc, đúng không? Các cống rãnh thì hoàn toàn không điển hình. Và tôi đã học được rất nhiều điều về những gì đang diễn ra ở đó.
    Vì vậy, điều đầu tiên bạn nghĩ khi nghe điều đó là nó phải chỉ là di truyền, đúng không? Họ đã thắng xổ số di truyền. Đó chắc chắn là những gì đang diễn ra. Nhưng chúng ta biết điều đó không đúng, bởi vì vào cuối thế kỷ 19, rất nhiều người Nhật đã đến sống ở Hawaii, nơi tôi vừa đến. Và hiện tại có một cộng đồng người Nhật định cư ở Hawaii đã sống ở đó trong bốn hoặc năm thế hệ, và họ gần như béo như những người Hawaii khác, đúng không? Họ béo gấp năm lần so với, họ có nguy cơ béo phì gấp năm lần so với những người Nhật ở Nhật Bản.
    Vì vậy, thực tế là khi môi trường thay đổi, người Nhật cũng trở nên béo phì như mọi người khác. Vậy nên có điều gì khác đang diễn ra. Vậy tôi đã muốn hiểu Nhật Bản đã làm điều đó như thế nào? Và một trong những điều rất thú vị là điều đó đã được thực hiện một cách rất có ý thức. Có một người đàn ông tên là Giáo sư Barak Kushner, ông ấy là giáo sư lịch sử Đông Á tại trường Cambridge, đã nói về cách mà, thực tế, nếu bạn quay ngược lại những năm 1920, người Nhật có một trong những chế độ ăn uống tồi tệ nhất thế giới. Họ chỉ ăn protein một lần một tuần. Họ hầu như không bao giờ ăn cá, đúng không? Họ chỉ ăn cá một lần một tuần. Họ có một chế độ ăn uống tồi tệ. Và chính phủ Nhật Bản thời đó muốn có một dân số khỏe mạnh để họ có thể tạo ra quân đội để đi xâm lược phần còn lại của châu Á. Vậy nên họ đã có ý thức chuyển đổi văn hóa thực phẩm ở Nhật Bản.
    Vì vậy, tôi muốn xem họ làm điều đó như thế nào bây giờ, đúng không? Điều gì đang diễn ra? Vì vậy, tôi đã đến một trường học gọi là Trường Koenji, trường này nhận trẻ từ năm đến 18 tuổi. Và nó thật sự rất thú vị. Khi tôi đến đó, tôi đã đi cùng với phiên dịch viên của mình. Ngay khi bạn đến, tất cả các trẻ em tự đi bộ đến trường. Từ năm tuổi, tất cả trẻ em Nhật Bản đều tự rời khỏi nhà và đi bộ đến trường. Vì vậy, họ có rất nhiều bài tập thể dục buổi sáng và họ cũng tự đi bộ về nhà. Và chúng tôi đã được chào đón ở cửa vào bởi một người phụ nữ tên là Harumi Tetebe, người là chuyên gia dinh dưỡng tại trường. Theo luật, mỗi trường học Nhật Bản phải thuê một chuyên gia dinh dưỡng. Đây là một chứng chỉ khó đạt được. Đây là ba năm học thêm ngoài việc học để trở thành một giáo viên. Và công việc của bạn là thiết kế và giám sát việc tạo ra thực phẩm trong trường. Tất cả thực phẩm chế biến sẵn đều bị cấm. Không ai được phép mang thực phẩm vào. Không có thực phẩm chế biến sẵn nào trong bất kỳ trường học Nhật Bản nào. Mỗi bữa ăn phải được chuẩn bị từ đầu ngày. Và không ai được phép mang theo bữa trưa đóng hộp. Vì vậy, mỗi đứa trẻ phải ăn thực phẩm được chuẩn bị trong trường. Công việc của cô ấy cũng là sử dụng những bữa ăn đó để giáo dục trẻ em về cách ăn uống lành mạnh. Vì vậy, họ dạy cho trẻ em rất nhiều nguyên tắc thiết yếu. Một trong số đó là ở Nhật Bản, đây là một quy tắc văn hóa rất sâu sắc. Bạn chỉ nên ăn cho đến khi bạn no 80%. Vì vậy, cơ thể bạn mất một thời gian để nhận ra bạn đã no. Nếu bạn nhận được tín hiệu rằng bạn đã no trong khi bạn vẫn đang ăn, thì họ sẽ nói bạn đã ăn quá nhiều, đúng không? Vậy nên bạn nên ăn cho đến khi bạn no 80% rồi dừng lại. Có rất nhiều quy tắc rất khác biệt so với của chúng tôi. Vì vậy, nếu bạn nhìn vào một bữa ăn Nhật Bản điển hình, nó sẽ có năm phần, nhiều hơn đáng kể so với của chúng tôi, nhưng chúng thì khá nhỏ, đúng không? Bạn có thể có một ít cá, một ít súp miso, một loạt các món khác. Và điều đó quan trọng cho sức khỏe đường ruột của bạn vì có nhiều loại nguyên liệu hơn, điều này làm cho đường ruột của bạn khỏe mạnh hơn nhiều. Nhưng bạn cũng ăn theo cách khác.
    Tóm lại, nếu bạn cho chúng tôi một bữa ăn với ba món, thường thì bạn sẽ ăn hết một món, rồi đến món khác, và rồi đến món khác nữa. Bạn sẽ ăn hết mỳ lasagna, rồi đến cà rốt hay món gì khác. Ở Nhật Bản, cách ăn như vậy được coi là một cách ăn rất kỳ quái. Bạn sẽ ăn một miếng súp miso, rồi một miếng cá trắng, rồi một miếng sashimi, và điều đó làm chậm quá trình ăn uống của bạn đáng kể nếu bạn ăn theo cách đó. Họ cũng được dạy, tôi nhớ bà ấy đã đứng đó, rằng các bữa ăn ở tất cả các trường đều được thiết kế để cân bằng dinh dưỡng thông qua năm thành phần này. Và vì vậy bà ấy đứng trước lớp học và dạy bọn trẻ, “Đây là một sợi dây đỏ, cái này đại diện cho canxi. Canxi có tác dụng gì?”; bọn trẻ sẽ đáp rằng, “Ôi, nó làm cho xương của bạn khỏe mạnh hơn.” Bà ấy nói, “Đúng, đó là cái này trên đĩa của bạn.” “Cái này đại diện cho carbohydrate. Chúng có tác dụng gì? Chúng cung cấp cho bạn năng lượng,” và bọn trẻ hét lên. Sau đó bà ấy buộc các sợi dây lại với nhau và nói, “Bạn thấy đấy, giờ thì tất cả đã được buộc lại với nhau. Bây giờ đây là một bữa ăn cân bằng.” Họ sử dụng những thực phẩm lành mạnh này để giáo dục trẻ em về cách ăn uống lành mạnh. Đây là một hệ thống được thiết kế rất đẹp, và thật thú vị khi nhìn họ. Ý tôi là, tôi còn được nếm thử nữa. Nó thực sự kỳ lạ. Đây là một trường học với một ngàn học sinh. Tôi đã đi bộ quanh trường đó cả ngày. Không có một đứa trẻ mập nào cả. Thật kỳ lạ. Khi bạn nghĩ đến điều đó, thật khó tin phải không? Rằng họ có, bạn biết đấy, tỷ lệ béo phì trẻ em cực kỳ thấp. Và tôi nhớ đã hỏi những đứa trẻ này, tôi hỏi món ăn yêu thích của chúng. Đứa trẻ đầu tiên tôi hỏi nói, “Món ăn yêu thích của tôi là bông cải xanh.” Thật là điều kỳ lạ. Đứa trẻ thứ hai nói, “Món ăn yêu thích của tôi là rong biển.” Còn đứa thứ ba lại nói, “Tôi thích cơm trắng.” Tôi đã nói với Chia, người phiên dịch của tôi, “Những đứa trẻ này đang trêu chọc tôi đúng không? Món ăn yêu thích của chúng là bông cải xanh và cơm trắng á?” Cô ấy chỉ nhìn với vẻ bối rối. Và mọi người Nhật mà tôi hỏi đều nói, “Chúng tôi dạy con cái chúng tôi thích đồ ăn lành mạnh. Con cái bạn không thích đồ ăn lành mạnh sao?” Tôi thật sự bất ngờ với những đứa trẻ này. Tôi đã cho chúng xem một số bức ảnh trên điện thoại của mình về bữa ăn trưa điển hình của trường học Anh và chúng đã phản ứng như thể tôi vừa cho chúng xem một video về hành quyết của ISIS. Chúng đã hét lên. Chúng nói, “Đây là cái gì vậy?” Và một đứa nói, “Bạn đã ăn cái này mỗi ngày à?” Tôi đáp, “Có.” Chúng nói, “Salad đâu rồi?” Tôi nói, “Không có salad.” Chúng thật sự không thể hiểu nổi. Vì vậy, chúng bắt đầu với một nền văn hóa rất mạnh mẽ, tạo ra một nền văn hóa rất có chủ đích về cách ăn uống khác biệt bắt đầu từ khi còn rất, rất nhỏ. Có một số bước khác mà có phần không rõ ràng, mà tôi chắc chắn có thể đến với chúng. Nhưng đó là cái cột trụ đầu tiên mà tôi thấy. Còn đằng kia, chúng ta đang có một cơn sốt về việc tiêm cho bản thân mình một thứ gọi là Zempak. Tôi có thể xem cái bút đó được không? Tôi chưa bao giờ thấy cái nào trước đây. Tôi sẽ không mở nó hay gì cả. Ồ, chắc chắn rồi, tôi không làm ô nhiễm nó. Meepen hay Zupen? Tôi đã rất tò mò để xem những thứ này như thế nào. Một lần mỗi tuần, Nova Nordisk. Nova Nordisk. Hiện là công ty có giá trị nhất ở toàn châu Âu. Chúng là gì? Cho tôi biết một chút về Nova Nordisk. Họ là một công ty dược phẩm Đan Mạch. Có hai công ty đang dẫn dắt các loại thuốc chính trong lĩnh vực này. Cách diễn đạt là ‘thúc đẩy’ nghe có phần tiêu cực, bạn hiểu ý tôi không? Nova Nordisk là một công ty Đan Mạch. Toàn bộ nền kinh tế Đan Mạch đã có sự tăng trưởng mạnh mẽ nhờ sự phổ biến của những loại thuốc này. Kể từ khi chúng được phát hành, chúng đã trở thành công ty có giá trị nhất ở châu Âu. Thị trường cho những loại thuốc này được dự đoán sẽ đạt 200 tỷ đô la vào cuối thập kỷ này. Còn công ty kia là Eli Lilly. Còn nếu tôi, làm thế nào để có cái này? Tôi có phải đến bác sĩ và xin toa thuốc không? Hay tôi có thể mua nó trực tuyến hay gì đó? Đó là một phần của vấn đề. Và điều này dẫn đến một trong những rủi ro thực sự lớn liên quan đến các loại thuốc, đó là rối loạn ăn uống. Tôi thực sự lo lắng về điều này. Có rất nhiều cô gái trẻ, một số là con trai, nhưng chủ yếu là gái, muốn đói bản thân mình đúng không? Chúng ta biết rằng tình trạng này đã gia tăng rất nhiều trong thời kỳ đại dịch. Và đây là công cụ hiệu quả nhất để tự nhịn ăn mà loài người từng nghĩ ra. Vì vậy, tôi đã phỏng vấn nhiều chuyên gia về rối loạn ăn uống, những người rất sợ hãi về những gì đang đến. Sự thật là, rất dễ để có được nó. Tôi đã đi, bạn biết đấy, giờ bạn có thể truy cập trực tuyến. Bạn rõ ràng không đủ tiêu chuẩn để nhận những loại thuốc này đúng không? Bạn phải có chỉ số BMI cao hơn 27, một chỉ số BMI liên quan đến khối lượng mỡ, không phải khối lượng cơ. Vì vậy bạn sẽ không đủ tiêu chí chút nào. Nếu bạn lên mạng, bạn có thể gặp bác sĩ qua Zoom, nói dối về chỉ số BMI của mình, và bạn sẽ nhận được nó trong thư hai ngày sau, đúng không? Họ được yêu cầu kiểm tra chỉ số BMI của bạn, nhưng qua Zoom thì rất khó để làm điều đó. Nếu trong trường hợp không may, bạn bị từ chối bởi một bác sĩ qua Zoom, bạn có thể dễ dàng đặt hàng những loại thuốc giả mạo trực tuyến. Vì vậy, tôi cực kỳ lo lắng. Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ có một… Có rất nhiều mặt trái của những loại thuốc này. Có thể tồi tệ nhất từ quan điểm của tôi, một trong hai hoặc ba điều tồi tệ nhất, là bạn sẽ có một làn sóng lớn những phụ nữ trẻ có được những loại thuốc này và tự gây hại cho bản thân rất nhiều. Bây giờ, có một điều mà chúng ta có thể ngay lập tức làm để hạn chế lớn thiệt hại đó. Nhiều chuyên gia về rối loạn ăn uống mà tôi đã phỏng vấn như bác sĩ Kimberly Dennis, một trong những chuyên gia hàng đầu ở Mỹ đã nói với tôi, “Những loại thuốc này chỉ nên được kê đơn nếu bạn đến gặp bác sĩ thực sự, và bác sĩ mà bạn đến gặp để nhận chúng cần phải được đào tạo phát hiện rối loạn ăn uống và giới thiệu người cần giúp đỡ với rối loạn ăn uống nếu đó là điều họ nghĩ rằng họ gặp phải.”
    Dưới đây là bản dịch văn bản sang tiếng Việt:

    Vậy những thứ này ban đầu được tạo ra
    cho những người bị tiểu đường sao?
    Chúng có tác dụng kép.
    Hormone GLP1, và loại tái tạo này của nó,
    kích thích sự tạo ra insulin,
    điều mà rõ ràng những người tiểu đường đang thiếu,
    cả người tiểu đường loại 1 và loại 2.
    Vậy toàn bộ câu chuyện này được phát hiện ra do tình cờ.
    Tôi đã phỏng vấn một người đã phát hiện ra điều đó,
    một người có tên là Daniel Drucker, một người tuyệt vời.
    Họ đã phát hiện ra, ông ấy đang tìm hiểu,
    toàn bộ cơ thể của bạn được cấu thành từ các tế bào, đúng không?
    Và vào những năm 70, người ta đã phát hiện ra
    có những cách mới để nhìn vào bên trong các tế bào
    mà con người trước đó chưa có.
    Vì vậy, vào những năm 80, năm 1984 là khi ông ấy có bước đột phá.
    Họ đang xem xét các tế bào khác nhau
    trong cơ thể con người,
    cố gắng tìm hiểu xem chúng làm gì.
    Và họ đã đến gen glucagon
    hiện diện bên trong tuyến tụy của bạn.
    Họ đang cố gắng hiểu rằng,
    gen glucagon là một chuỗi dài
    và ở cuối nó là GLP1.
    Và họ đã cố gắng tìm hiểu,
    có thể tách rời phần nhỏ của chuỗi đó không?
    Hoặc nếu bạn tách nó ra, liệu nó sẽ héo mòn và chết đi?
    Và ông ấy đã phát hiện ra, Tiến sĩ Drucker đã phát hiện ra,
    bạn có thể tách nó ra.
    Và sau đó ông ấy hỏi, vậy điều đó có tác dụng gì?
    Vì vậy, ông ấy bắt đầu thí nghiệm trong các đĩa thí nghiệm
    tại Bệnh viện Massachusetts General.
    Và ông ấy phát hiện ra rằng nếu bạn kết hợp nó
    với insulin, nó sản xuất nhiều insulin hơn.
    Vì vậy, đó là lý do tại sao nó rất có giá trị cho những người bị tiểu đường.
    Và ngay lập tức ông ấy đã nghĩ rằng, ôi, điều đó thực sự quan trọng.
    Sau đó, những người khác trong phòng thí nghiệm,
    Giáo sư Svetlana Mosjoy đã cho chuột,
    đưa nó vào chuột và phát hiện ra,
    thực sự, nó đã sản xuất insulin trong chuột.
    Một nhóm ở Copenhagen đã đưa nó vào tuyến tụy của lợn,
    phát hiện ra, sản xuất insulin ở đó.
    Và điều đó đã khởi động cái mà sau này trở thành
    việc đưa nó cho những người bị tiểu đường.
    Vì vậy, đó là lợi ích rõ ràng nhất
    của những loại thuốc này mà ban đầu được phát hiện
    là chúng rất giúp ích cho những người bị tiểu đường.
    Sau đó, các tác động liên quan đến sự thèm ăn được phát hiện
    tách biệt, ban đầu ở đây, tại London,
    tại Bệnh viện Hammersmith.
    Đó là khi họ phát hiện ra, ôi,
    nếu bạn tiêm cho người ta GLP1,
    điều này xảy ra trước khi họ có bản sao nó.
    Nếu bạn tiêm cho người ta GLP1, nó làm giảm sự thèm ăn của họ.
    Ồ, OK.
    Bạn có thể thấy suy nghĩ của họ đã phát triển từ đó.
    Vậy có các ứng dụng kép.
    Và các ứng dụng kép này thật sự đáng kinh ngạc.
    Nếu bạn nhìn vào tác động trên những người tiểu đường,
    rõ ràng, nhưng nếu bạn nhìn vào các tác động sức khỏe
    đang xuất hiện xung quanh các loại thuốc này,
    và điều này rất gần gũi với tôi,
    thực sự vì các vấn đề về tim mạch trong gia đình tôi.
    Nếu bạn dùng những loại thuốc này,
    nếu bạn bắt đầu với BMI cao hơn 27,
    và bạn dùng những loại thuốc này trong năm năm tiếp theo,
    bạn có khả năng ít hơn 20% bị đau tim hoặc đột quỵ.
    Vì vậy, chúng ta đang nói về, đây không phải là điều như,
    ồ, đây là sự phù phiếm.
    Và có một phần phù phiếm trong tôi
    và trong hầu hết những người dùng những loại thuốc này, tôi chắc chắn.
    Nhưng điều này mang lại lợi ích sức khỏe lớn
    cho rất nhiều người.
    Có bao nhiêu người sẵn sàng dùng nó?
    Bởi vì khi chúng ta thảo luận về điều này lúc này,
    giả sử rằng có, tôi không biết,
    một triệu, 10 triệu người đang lắng nghe,
    tỷ lệ phần trăm của những người đó trên trung bình sẽ nói,
    “Bạn biết không?
    Điều đó nghe như là điều mà tôi đã tìm kiếm.”
    Nếu họ là người Mỹ và cuộc thăm dò là đúng,
    47% người Mỹ đã nói rằng họ sẽ sẵn lòng dùng thuốc.
    Họ muốn dùng những loại thuốc này một cách chủ động.
    Ồ, họ muốn.
    Vì vậy, khoảng 50% khán giả sẽ muốn
    sử dụng nó khi chúng ta ngồi đây bây giờ.
    Vâng.
    Và giờ hãy nói cho tôi biết lý do tại sao họ không nên.
    Vâng, có một loạt các rủi ro khổng lồ,
    một số trong số đó rất, rất nghiêm trọng.
    Vì vậy, tôi sẽ cho bạn một vài ví dụ.
    Tôi đã đi qua rất nhiều điều trong cuốn sách.
    Có một giáo sư ở Pháp tên là Giáo sư Jean-Luc Faillet
    làm việc tại Bệnh viện Đại học Montpellier,
    người đã được Cơ quan Dược phẩm Pháp
    ủy quyền để điều tra các loại thuốc này và độ an toàn xung quanh chúng.
    Và một trong những lý do mà nhiều người đã cảm thấy rất vui
    về độ an toàn của những loại thuốc này, và đó là một lý do tốt,
    là trong việc triển khai chúng cho bệnh béo phì,
    như những người đã nói, như Daniel Drucker,
    ví dụ, người mà tôi đã đề cập đã khám phá ra GLP-1,
    họ nói hoàn toàn đúng, “Này, hãy nhìn,
    những người tiểu đường đã dùng những loại thuốc này được 18 năm rồi.
    Nếu có một tác động thảm khốc nào, chúng ta đã biết rồi.
    Nó sẽ xuất hiện ở những người tiểu đường, đúng không?
    Giờ ông ấy cũng sẽ thêm,
    “Vâng, nó có thể ảnh hưởng đến những người béo phì khác với
    những người tiểu đường, vì vậy có một số lỗ hổng trong kiến thức.”
    Nhưng ông ấy nói, “Hãy nhìn, loại thuốc này đã được sử dụng
    bởi một số lượng lớn người trên toàn thế giới
    mà không có mối quan tâm lớn về độ an toàn phát sinh.”
    Nhưng những người khác đã nói,
    “Được rồi, hãy thực sự đào sâu vào những người tiểu đường đó.”
    Vì vậy, đó là những gì Giáo sư Fahy đã làm.
    Vì vậy, họ có các cơ sở dữ liệu sức khỏe rất tốt ở Pháp,
    tốt nhất thế giới.
    Vì vậy, ông ấy đã quyết định xem xét những người tiểu đường đã dùng những loại thuốc này
    trong ba năm, không lâu sau năm 2006 đến năm 2015.
    Vì vậy, ông ấy đã xem xét rất nhiều người tiểu đường đã dùng chúng,
    và sau đó ông ấy so sánh họ với một nhóm các người tiểu đường khác
    có rất nhiều điểm tương đồng theo mọi cách khác,
    nhưng chưa sử dụng những loại thuốc này
    để xem sự khác biệt trong kết quả của họ.
    Và ông ấy đang đặc biệt tìm kiếm một kết quả.
    Chúng ta biết rằng khi bạn cho những loại thuốc này vào chuột,
    chúng có khả năng phát triển ung thư tuyến giáp cao hơn rất nhiều.
    Vì vậy, ông ấy đang xem, được không,
    liệu có sự khác biệt về nguy cơ ung thư tuyến giáp trong quần thể này không?
    Và những gì ông ấy phát hiện ra rất đáng suy ngẫm, điều đó đã được công bố.
    Vì vậy, những người đã dùng thuốc có sự gia tăng nguy cơ
    ung thư tuyến giáp từ 50 đến 75%.
    Bây giờ, khi tôi lần đầu tiên nói điều đó, tôi đã nghĩ, cái quái gì vậy?
    Nhưng bạn phải hiểu điều đó không có nghĩa gì.
    Điều đó không có nghĩa là 50 đến 75% những người dùng thuốc
    sẽ bị ung thư tuyến giáp.
    Nếu đó là kết quả, họ sẽ ngay lập tức rút thuốc này ra
    và không ai sẽ bao giờ dùng nó nữa.

    Ý nghĩa của điều này là, bất kể nguy cơ ung thư tuyến giáp của bạn là gì từ đầu, nó sẽ tăng từ 50 đến 75% nếu nghiên cứu này là chính xác, đúng không? Điều này đang được điều tra thêm. Có một số nhà khoa học bác bỏ điều này. Cơ quan Dược phẩm Châu Âu vẫn chưa bị thuyết phục bởi các bằng chứng cho đến nay. Nhưng điều đó thật đáng lo ngại, đúng không? Khoảng 1,2% người bị ung thư tuyến giáp trong suốt cuộc đời của họ. Tôi nghĩ có khoảng 84% trong số họ sống sót. Một sự gia tăng lớn trong số người bị ung thư tuyến giáp, khi bạn nói về hàng triệu người trên thế giới đang sử dụng nó, là rất đáng báo động.
    Còn về điều gì đó gọi là mặt Zempec? Ừ, tôi không lo lắng về điều đó vì lý do ích kỷ. Mặt Zempec là khi… Tôi lo lắng về điều đó cho người khác. Mặt Zempec là khi bạn giảm cân quá nhiều đến nỗi khuôn mặt bạn trông rất hốc hác và bạn trông có phần trống rỗng và chút gì đó… Khuôn mặt tôi tự nhiên tròn. Như, trẻ con luôn cười với tôi. Tôi nghĩ bởi vì chúng nghĩ tôi là vua của chúng. Tôi giống như một đứa trẻ một cách không thể giải thích khi đi lại. Tôi có thể giảm cân rất nhiều trên khuôn mặt mà không trông hốc hác. Nhưng tôi không lo lắng về điều đó cho bản thân. Nó không có vấn đề gì về sức khỏe với một khuôn mặt Zempec. Chỉ đơn giản là, bạn biết đấy… Đây là một trò chơi hão huyền. À, hão huyền thì quá tiêu cực. Mọi người không muốn trông hốc hác và ốm yếu. Điều đó cũng hợp lý thôi.
    Viêm tụy. Viêm tụy là một tác dụng phụ hiếm gặp, nhưng rất, rất khó chịu. Nói chung, viêm tụy là tình trạng mà tụy của bạn hoạt động không bình thường do việc sử dụng những loại thuốc này. Tôi đã phỏng vấn một người phụ nữ tên là Michelle Stesniak, hiện đang sống ở Myrtle Beach, Bắc Carolina. Cô ấy bắt đầu sử dụng những loại thuốc này và bác sĩ của cô ấy nói với cô, bạn biết đấy, có một vài tác dụng phụ. Một trong số đó là viêm tụy. Và cô ấy nói: “Không, vận may của tôi, có lẽ tôi sẽ bị.” Cô ấy bắt đầu dùng nó. Thật sự vui mừng với việc giảm cân. Sáu tuần sau, cô ấy đến Pittsburgh để thăm con gái. Cô ấy tỉnh dậy trong cơn đau tồi tệ nhất mà cô ấy từng trải qua. Cô ấy có cơn đau dữ dội chạy từ dưới ngực ra quanh lưng. Cô ấy nôn mửa. Cô ấy đi ngoài không kiểm soát. Cô ấy kêu la trong đau đớn. Và con rể của cô ấy đã gọi xe cứu thương. Anh ấy nghĩ cô ấy sắp chết. Cô ấy ở trong trạng thái rất hoảng loạn. Cô ấy đến bệnh viện và họ phát hiện có điều gì đó rất sai với tụy của cô ấy. Họ hỏi, “Bạn có phải là người uống rượu nặng không?” Cô ấy nói: “Không.” Sau đó họ hỏi: “Bạn có đang dùng Zempec không?” Điều đó khá tiết lộ rằng đó là câu hỏi thứ hai họ hỏi. Vì vậy, chúng ta biết rằng nếu bạn dùng Zempec, có một nghiên cứu của Đại học British Columbia cho thấy nó làm tăng nguy cơ viêm tụy của bạn lên gấp chín lần. Vậy là bạn có nguy cơ gấp chín lần để mắc phải. Nó vẫn hiếm gặp. Bạn rất khó có nguy cơ bị viêm tụy. Ngay cả khi bạn nhân nó với chín, vẫn là một kết quả rất hiếm gặp. Nhưng bác sĩ thường so sánh cơn đau này với cơn đau khi bị đâm. Michelle nói với tôi: “Nó tồi tệ hơn nhiều so với cơn đau khi sinh.” Đúng không? Họ đã phải cho cô ấy fentanyl để giảm cơn đau. Thật sao? Vì vậy, nếu bạn nhận được sự chăm sóc y tế, bạn sẽ hồi phục. Nhưng vì vậy, điều quan trọng là mọi người biết rằng đây là một rủi ro đáng kể về một tình trạng rất đau đớn. Một trong những người bạn của tôi đã bắt đầu dùng Zempec. Bạn biết đấy, có từ này ở bên của cây bút trước mặt tôi, semaglutide. Semaglutide, đúng vậy. Tôi có nói không? Bạn đã nói theo cách mà nó hợp lý, cách mà các nhà khoa học nói. Semaglutide, nhìn giống như semaglutide. Đúng rồi. Đó là cách mà tôi đã nói cho đến khi tất cả các nhà khoa học liên tục sửa tôi theo một cách hơi mang tính khinh suất. Nhưng vâng. Từ thực sự là gì? Semaglutide. Và đó có phải là hóa chất không? Và Zempec là thương hiệu? Đúng, chính xác. Vậy là semaglutide, có một số thương hiệu. Có semaglutide, đó là thuốc, có tác dụng như một chất đối kháng GLP1. Zempec là dùng cho tiểu đường. Wagovi là dùng cho béo phì. Chúng là thuốc giống nhau. Chúng được sản xuất trong cùng một nhà máy. Chúng hoàn toàn giống nhau. Chỉ khác là Wagovi được tiếp thị cho béo phì. Và bạn có thể ở Mỹ, chưa ở đây, kê đơn Wagovi với liều cao hơn so với liều cho bệnh nhân tiểu đường. Rồi còn có những loại thuốc khác đang xuất hiện. Vậy là có Munjaro, được sản xuất bởi Eli Lilly. Vì vậy, Zempec và Wagovi tạo ra mức giảm trung bình 15% trọng lượng cơ thể trong một năm. Munjaro gây ra mức giảm trung bình 21%. Và loại tiếp theo sẽ ra đời, có lẽ sẽ ra mắt vào năm sau. Triple G gây ra 24,2%. Lý do Munjaro hoạt động khác biệt. Vậy là cái này chỉ hoạt động trên GLP1. Munjaro thêm một hormone dạ dày khác, GIP. Vậy là nó hoạt động trên hai hormone dạ dày, không chỉ một. Và triple G hoạt động trên ba hormone dạ dày. Và sẽ có ngày càng nhiều loại thuốc hơn. Ý tôi là, có 37 hormone dạ dày có thể ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn, họ nghĩ vậy. Vì vậy sẽ có rất nhiều biến thể của những loại thuốc này với các hồ sơ tác dụng phụ khác nhau, rủi ro khác nhau, lợi ích khác nhau. Vậy yes, đây là một trong những bác sĩ tâm lý Nam Phi tên là Karel LaRue, người đã đứng ở vị trí tiên phong trong các phát triển này. Họ đã nói với tôi, khi một đứa trẻ bắt đầu đi, nó đã bò từ lâu, và sau đó nó chỉ đứng dậy và đi. Và chúng ta đang ở thời điểm đó. Và thật đáng chú ý khi các nhà khoa học liên tục mô tả nó như một sự thay đổi cuộc chơi. Một trong số họ, Tim Spector, người mà tôi nghĩ bạn có thể đã gặp, đã mô tả rằng, giống như họ đã tìm thấy chiếc chén thánh. Họ đã tìm thấy điều gì đó gây ra sự giảm cân, đúng không? Robert Kushner nói với tôi, ông là một trong những nhà khoa học đã ở trung tâm của việc này. Ông ấy nói, chúng tôi đã phá tan rương kho báu. Chúng tôi đã tìm thấy thứ kiểm soát cân nặng. Đó chính là hormone dạ dày của bạn. Vì vậy, tôi lo lắng về những điểm tương đồng với các loại thuốc ăn kiêng trước đây, và chúng ta có thể nói về điều đó. Đây là những loại thuốc mới hoạt động theo cách mới. Và cảm giác überwältigende trong lĩnh vực khoa học là, không, điều này thực sự khác biệt. Bạn tôi là một tỷ phú sinh học.
    Và khi tôi gặp anh ấy, hãy nói rằng anh ấy đang ở rất gần
    tất cả những điều này.
    Anh ấy sử dụng rất nhiều thứ khác nhau để tối ưu hóa cuộc sống của mình.
    Một trong số đó là MPEC mà anh ấy bắt đầu sử dụng.
    Và lần cuối tôi gặp anh ấy, chúng tôi đang ở trong phòng gym cùng nhau.
    Và anh ấy yếu hơn đáng kể.
    Anh ấy cũng gầy hơn đáng kể.
    Nhưng tôi nhận thấy rằng khi chúng tôi thực hiện các bài tập,
    anh ấy cũng yếu hơn đáng kể.
    Điều đó khiến tôi nghĩ đến một tác dụng phụ không được nói đến,
    đó là mất cơ bắp.
    Đó là một trong 12 rủi ro lớn mà tôi viết trong cuốn sách.
    Vì vậy, việc mất khối lượng cơ bắp là một vấn đề thực sự.
    Người ta không biết khối lượng cơ bắp là tổng số
    các mô mềm có trong cơ thể của bạn.
    Và điều đó rất cần thiết cho bất kỳ điều gì
    yêu cầu vận động và sức mạnh, về cơ bản.
    Và bất kỳ hình thức giảm cân nào cũng sẽ gây ra sự giảm sút khối lượng cơ bắp.
    Vì vậy, nếu ai đó thừa cân nghiêm trọng
    và họ giảm một lượng lớn cân nặng do chế độ ăn kiêng,
    họ sẽ mất rất nhiều khối lượng cơ bắp.
    Hy vọng rằng bạn mất nhiều mỡ thừa hơn là khối lượng cơ bắp,
    nhưng bạn mất rất nhiều khối lượng cơ bắp.
    Bạn không thể kiểm soát điều đó, đúng không?
    Không có cách nào để giảm nhiều cân
    mà không liên quan đến việc mất một chút khối lượng cơ bắp,
    trừ khi bạn quá may mắn, đúng không?
    Vì vậy, rõ ràng điều này gây ra một lượng lớn mất khối lượng cơ bắp.
    Và có những lo ngại thực sự về điều đó, đúng không?
    Nếu bạn mất khối lượng cơ bắp,
    bạn sẽ tự nhiên mất khối lượng cơ bắp
    từ khi bạn 30 tuổi trở đi.
    Bạn sẽ mất một lượng khá lớn mỗi năm.
    Điều đó thực sự làm chán nản khi bạn nhìn vào các con số.
    Bạn sẽ mất khối lượng cơ bắp một cách tự nhiên mỗi năm.
    Nhưng nếu bạn mất quá nhiều khối lượng cơ bắp,
    bạn sẽ yếu đi một chút bây giờ,
    nhưng những rủi ro thực sự sẽ xuất hiện khi bạn lớn tuổi.
    Vì vậy, nếu bạn có khối lượng cơ bắp rất thấp khi bạn lớn tuổi,
    bạn có nguy cơ mắc chứng sarcopenia,
    một từ Hy Lạp có nghĩa là nghèo nàn về thịt.
    Cơ bản chỉ ra rằng bạn sẽ thực sự gặp khó khăn
    khi leo cầu thang, làm bất kỳ hoạt động thể chất nào.
    Bạn có khả năng ngã nhiều hơn.
    Nếu bạn bị ngã, bạn có khả năng tử vong nhiều hơn.
    Đó là một vấn đề khá nghiêm trọng.
    Và tôi nghĩ rằng điều này sẽ đặc biệt trở thành vấn đề
    cho những người đã gầy,
    giống như những người có mặt tại bữa tiệc
    mà chúng ta đã nói đến ngay từ đầu.
    Không ai trong số họ béo ngay từ đầu, đúng không?
    Những người đã gầy,
    những người sử dụng để trở nên siêu gầy,
    họ sẽ thấy,
    họ sẽ gặp phải những vấn đề thực sự
    với khối lượng cơ bắp của họ khi lớn tuổi.
    Vì vậy, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng.
    Chúng ta có thể đang dựng lên một quả bom hẹn giờ
    của những người cao tuổi yếu đuối hơn trong tương lai.
    Bạn có thể mất tới 20 đến 30% khối lượng cơ bắp khi bạn bắt đầu
    sử dụng zen pick.
    Nó được ghi trong cuốn sách của bạn như một trong những thông số rủi ro.
    Điều này đúng với một số người, vâng, không phải với tất cả mọi người.
    Thực ra một cách kỳ lạ, tôi đã có 33% khối lượng mỡ khi tôi bắt đầu
    và tôi đã giảm xuống còn 22%.
    Tôi nghĩ bây giờ là như vậy.
    Vì vậy, tôi đã không mất gì ngoài khối lượng mỡ,
    nhưng tôi nghi ngờ điều đó có thể là vì lý do hơi xấu hổ
    là tôi không có cơ bắp để bắt đầu, nhưng tôi không chắc chắn.
    Và sau đó là về tâm lý,
    một khía cạnh tâm lý tổng thể,
    tình trạng tự sát là một số trường hợp nơi tình trạng tự sát,
    những cảm giác như lo âu và trầm cảm gia tăng.
    Có phải vì lý do bên dưới
    tại sao chúng ta ăn những thứ tự an ủi
    hay đó là một tác dụng phụ riêng biệt?
    Vậy nên, điều này đặc biệt được tranh cãi.
    Thậm chí không có sự đồng thuận
    rằng các loại thuốc gây ra tác dụng đó ở một số ít người.
    Bạn phải ghi nhớ rằng vào bất kỳ thời điểm nào,
    một phần của dân số trở nên có ý định tự sát.
    Một số người trong số họ sẽ sử dụng các loại thuốc này.
    Vì vậy, thật khó để tách biệt điều đó, đặc biệt là ở giai đoạn đầu.
    Một số nhà khoa học sẽ nói rằng
    thậm chí không có bằng chứng nào cho thấy chúng gây ra tình trạng tự sát.
    Trong số các nhà khoa học lo ngại
    rằng nó có thể gây ra tình trạng tự sát, có một cuộc tranh luận lớn.
    Một phần sẽ là bạn bị thiếu thốn thức ăn ngon hoặc niềm vui.
    Một phần sẽ là, như Karel LaRue đã nói với tôi,
    nhiều người thừa cân trong thời gian dài nói rằng,
    bạn biết đấy, lý do cuộc sống của tôi tệ hại là vì tôi thừa cân.
    Nếu cuối cùng tôi giảm cân, cuộc sống của tôi sẽ tốt.
    Và sau đó họ giảm cân
    và họ vẫn còn người chồng khó chịu giống nhau
    và họ vẫn giữ công việc mà họ không thích.
    Và họ đột nhiên rơi vào cuộc khủng hoảng khi họ nghĩ rằng,
    ồ, không phải cân nặng đã cản trở tôi.
    Mà là mọi thứ khác, đúng không?
    Họ đã nói, đúng không, rằng sự khác biệt giữa hạnh phúc
    là giữa kỳ vọng và thực tế.
    Vì vậy, bạn có thể tưởng tượng nếu bạn có kỳ vọng rằng
    việc giảm cân này sẽ khiến tôi hạnh phúc
    và bạn không đạt được kỳ vọng đó vì điều đó không xảy ra.
    Sự không thỏa mãn có thể gây ra rất nhiều khó chịu về tâm lý.
    Vâng, và tôi đã nói chuyện với những người đã trải qua điều đó
    và tôi nghĩ rằng đó có thể là một vấn đề rất lớn.
    Còn có cả tình trạng tự sát.
    Vì vậy, một số người khác sẽ nói rằng,
    thôi được rồi, những tác động tâm lý có lẽ là thật,
    nhưng nó có thể trở về điều mà chúng ta đã nói
    về việc làm giảm hệ thống phần thưởng trong não, đúng không?
    Có những người như Giáo sư Patricia Griggsen,
    người đã thực hiện một số nghiên cứu tiên tiến nhất
    về tác động của nghiện và điều này, đã nói với tôi,
    bạn biết không, đó là một mối quan tâm thực sự.
    Bây giờ cô ấy nhấn mạnh rằng chúng ta vẫn chưa biết.
    Không ai xác định rằng, vâng,
    nó đang gây ra những vấn đề này, chúng ta biết như thế nào.
    Thật kỳ lạ.
    Nó giống như, như tôi đã nói trước đó,
    bạn đang thấy bức tranh này hình thành.
    Thật thú vị khi có quá nhiều điều mà chúng ta không biết,
    điều đó khiến nó trở nên khó chịu.
    Giống như, ồ, vậy đây là một cuộc thử nghiệm trên triệu người
    và tôi là một trong những chuột bạch, thật tuyệt, đúng không?
    Vì vậy, thật khó chịu khi chúng ta không biết nhiều đến vậy.
    Nhưng vâng, đó là một mối lo lớn.
    Chúng ta đã từng trải qua điều này với thuốc giảm cân,
    như bạn đang ám chỉ, nơi chúng ta vội vã vào bữa tiệc
    và sau đó mọi người vội vã ra khỏi bữa tiệc
    bởi vì chúng tôi nhận ra điều đó.
    Lịch sử của thuốc giảm cân, Stephen,
    thực sự rất tồi tệ đến mức không thể tin nổi.
    Vì vậy, loại thuốc giảm cân hiện đại đầu tiên
    là một cái gì đó gọi là dinitrophenol.
    Rất nhiều người ở Pháp đã làm việc trong các nhà máy đạn dược trong Thế chiến thứ nhất. Và mọi người nhận thấy rằng họ đã giảm cân rất nhiều, phải không? Không phải là họ không có vấn đề về cân nặng từ đầu, nhưng họ đã giảm được một lượng lớn cân nặng. Và hóa ra họ đã hấp thụ bột thuốc nổ này, bạn biết đấy, qua da và hít vào. Vì vậy, sau chiến tranh, một nhóm các nhà khoa học tại Stanford đã nghĩ, ờ, có lẽ đây có thể là một phương pháp giảm cân. Họ đã làm nó thành một viên thuốc gọi là reducells, rất phổ biến. Năm 1934, có 100.000 người sử dụng chúng, điều này thật ấn tượng khi mà thời điểm đó tỷ lệ béo phì rất thấp, đó là một con số lớn. Rồi họ phát hiện ra, tôi nói thật, những gì đã xảy ra gần như khó tin và ghê rợn. Rất nhiều người sử dụng chúng bị mù, và sau đó họ bị sốt kinh khủng, cơ thể như đang bốc cháy. Nó giống như một loại thuốc nổ, phải không? Vậy nên người ta phát hiện ra rằng cách hoạt động của nó là tăng tốc độ trao đổi chất của bạn lên rất nhiều. Nhưng khi bạn uống liều cao, nó khiến bạn bị đục thủy tinh thể, làm bạn mù, và rồi cơ thể bạn rơi vào cơn sốt gây tử vong. Một người đã nói rằng bạn sẽ trở thành “nấu chín” từ bên trong. Vì thế họ đã ngừng tiếp thị sản phẩm đó. Nó vẫn được sử dụng như một loại thuốc diệt côn trùng trong nhiều năm vì nó rất hiệu quả trong việc tiêu diệt mọi thứ nó gặp phải.
    Rồi xuất hiện cơn sốt về amphetamine. Một lần nữa, trong chiến tranh, trong Thế chiến thứ hai, radar, mọi người phải theo dõi radar. Các binh sĩ phải theo dõi radar rất chán nản. Họ đã cho họ amphetamines để giữ cho họ làm việc, giữ cho họ hoạt động, tỉnh táo về mặt tinh thần. Và người ta phát hiện họ cũng giảm cân rất nhiều. Sau chiến tranh, họ bắt đầu tiếp thị amphetamines như một loại thuốc giảm cân, phải không? Và chúng trở nên rất phổ biến. Chúng được mô tả là “trợ thủ nhỏ của mẹ”. Đến năm 1970, 8% tất cả các đơn thuốc tại Hoa Kỳ là amphetamines giảm cân. Nhưng người ta phát hiện ra rằng khi bạn uống amphetamines, bạn phát triển độ nhờn với chúng. Cơ thể bạn trở nên quen với chúng. Vì vậy bạn cần liều cao hơn và cao hơn để có cùng một hiệu ứng. Nhưng nếu bạn uống liều amphetamines thực sự cao, bạn sẽ “mất kiểm soát”. Ý tôi là, bạn có thể trở nên tâm thần. Nó có tác động rất xấu đến bạn. Bạn không thể ngủ. Thật tồi tệ. Sau đó, có một sự quay lại thực sự đối với amphetamines. Rồi đã có những trường hợp thật khủng khiếp, như việc nối hàm nơi họ nối hàm những người béo phì để họ không thể, họ thực sự không thể đưa bất kỳ thức ăn nào vào miệng. Nhưng rồi người ta phát hiện ra rằng nếu bạn nôn khi hàm bạn đã bị nối, bạn có thể nghẹt thở đến chết. Ý tôi là, những giải pháp như cơn ác mộng, ghê tởm và nhục nhã, và rồi chúng ta trở về với trường hợp tồi tệ nhất trong số tất cả, và cũng là phổ biến nhất cho đến những loại thuốc mới này, gọi là fen-fem. Điều này diễn ra vào những năm 1990. Đầu những năm 1990, một nhóm các nhà khoa học đã quyết định kết hợp hai loại thuốc giảm cân đã tồn tại cho đến lúc đó. Một loại được gọi là flex fluoramine. Nó là một loại thuốc ức chế sự thèm ăn. Nhưng nó không bao giờ trở nên phổ biến vì nó khiến bạn rất buồn ngủ. Vì vậy, họ đã kết hợp nó với fentramine, một loại amphetamine. Điều này đã chống lại cơn buồn ngủ và có thêm hiệu ứng giảm cân. Và nó hoạt động cực kỳ tốt. Những người dùng nó đã giảm cân được như họ giảm cân khi sử dụng ozempic. Và thực sự rất kỳ lạ khi bạn quay lại và xem các bài viết về nó. Từ bìa tạp chí Time, “thuốc kỳ diệu mới” là tiêu đề. Bạn biết đấy, khi bạn đến giữa những năm 90, có 18 triệu đơn thuốc fen-fem mỗi năm tại Mỹ. Và rồi một nhóm bác sĩ bình thường ở Fargo, North Dakota đã nói: “Nhiều bệnh nhân của chúng tôi đang bị ốm rất nặng khi họ dùng thuốc này và nâng cao tín hiệu an toàn”, và hóa ra công ty dược phẩm đã biết về rủi ro này từ lâu. Vậy nên người ta phát hiện ra rằng khi bạn dùng những loại thuốc này, chúng gây ra một cái gì đó gọi là huyết áp phổi thứ phát. Đó là khi các mạch máu trong phổi của bạn co lại rất mạnh mẽ và bạn không thể thở đúng cách. Chúng cũng gây hại cho trái tim của bạn. Và những câu chuyện thật khủng khiếp. Có một cô gái trẻ ở Massachusetts tên là Mary Linnan, khoảng 28 tuổi, muốn giảm cân cho ngày cưới của cô, bắt đầu dùng fen-fem. Chỉ vài tuần sau, cô ấy cố gắng leo một ngọn đồi và cảm thấy rất khó thở. Và thật kỳ lạ, về nhà, cô ấy rất khó thở, rồi đi bác sĩ. Ông ấy đã cho cô ngừng thuốc. Nhưng đến lúc đó, cô đã gặp vấn đề. Cô cần oxy suốt đời. Cô được nói rằng cô sẽ không bao giờ có thể sinh con. Và rồi một ngày nọ, cô ấy không thể thở và đã chết. Điều này đã xảy ra với rất nhiều người. Nó dẫn đến khoản bồi thường lớn nhất trong lịch sử ngành dược phẩm cho đến lúc đó. Họ đã phải trả 12 tỷ đô la cho những người bị tổn thương tim và phổi. Điều đó không phải là quá lâu trước đây. Bây giờ, tôi muốn nhấn mạnh lại, điều đó đã được cho những người có rất ít… Có một nghiên cứu duy nhất về 120 người dùng fen-fem tại thời điểm nó được tiếp thị, điều này thật đáng kinh ngạc. Điều này có một cơ sở bằng chứng lớn hơn nhiều. Vậy nên điều này sẽ không xảy ra trong thời gian ngắn với fen-fem. Nhưng khi tôi xem xét 12 rủi ro lớn liên quan đến những loại thuốc này, một số trong đó chưa thực sự được giải thích với công chúng, một trong những điều khiến tôi cảm thấy lo lắng nhất và được giải thích cho tôi bởi một nhà khoa học xuất sắc, Greg Stanwood, hiện đang ở Đại học Bang Florida và đang nghiên cứu những loại thuốc này. Rủi ro lớn nhất là cái mà ông ấy gọi là ‘những điều không biết’. Vậy bạn nhớ điều mà Donald Rumsfeld đã nói đúng không? Khi ông ấy đang nói về cuộc xâm lăng Afghanistan, ông ấy đã nói, bạn biết đấy, khi nói đến những điều này, có những điều mà chúng ta gọi là ‘những điều không biết’. Có những điều chúng ta biết là chúng ta biết. Có những điều được gọi là ‘những điều không biết’.
    Có những điều chúng ta biết là mình không biết,
    trong khi Osama bin Laden thì…
    Và còn có những điều không biết mà không biết.
    Những thứ chúng ta không biết là mình không biết
    có thể đột nhiên ập đến với chúng ta.
    Và với những loại thuốc này,
    có một điều lo ngại lớn về những rủi ro không biết về lâu dài.
    Vì vậy, ví dụ, chúng ta biết rất ít
    về những gì xảy ra với phụ nữ mang thai
    khi họ sử dụng những loại thuốc này, phải không?
    Chúng ta biết rằng trong các nghiên cứu trên động vật,
    khi những động vật không phải người khác tiếp xúc với những loại thuốc này,
    chúng có nhiều khả năng gặp phải dị tật bẩm sinh hơn.
    Vì vậy, một điều mà Tiến sĩ Stanwood nói rằng chúng ta nên suy nghĩ,
    và ông nhấn mạnh rằng điều này chỉ là suy đoán, chúng ta không biết,
    là hãy nghĩ về các loại thuốc chống loạn thần, đúng không?
    Vào những năm 1950, các bác sĩ bắt đầu kê đơn thuốc chống loạn thần cho người bệnh.
    Chúng được đánh giá là an toàn.
    Nhiều người tranh cãi điều đó, nhưng hãy tạm gác lại một chút.
    Và mọi người đã sử dụng chúng trong nhiều thập kỷ.
    Sau đó, người ta phát hiện ra rất muộn rằng
    khi bạn bước vào tuổi 70 và 80,
    nếu bạn đã dùng thuốc chống loạn thần,
    bạn có nhiều khả năng mắc bệnh Alzheimer
    và các dạng mất trí nhớ khác, có khả năng cao hơn nhiều.
    Bây giờ, không có cách nào bạn có thể biết điều đó ngay từ đầu.
    Đó là một điều không biết mà không biết, nhưng bạn không thể biết được.
    Bạn phải để mọi người sử dụng nó trong một thời gian rất dài
    trước khi bạn có thể tìm ra điều đó.
    Bây giờ, một trong những mối quan tâm về những loại thuốc này
    là sẽ có những điều không biết mà chúng ta không thể biết được.
    Những loại thuốc này đang tác động lên não của bạn.
    Chúng đang làm việc rất chăm chỉ trên các bộ phận quan trọng trong não bạn,
    các phần có liên quan đến quá trình ghi nhớ,
    quá trình cảm nhận vị giác,
    độ động của ruột, đúng không?
    Chúng ta không biết, nhưng ít nhất cũng có một số rủi ro ở đó.
    Bây giờ, một lần nữa, bạn phải cân nhắc điều đó với những rủi ro của béo phì.
    Như Tiến sĩ Shauna Levy, người đang làm việc tại Trường Y Tulane,
    đã nói với tôi, chúng ta không biết những rủi ro lâu dài của những loại thuốc này.
    Chúng ta biết những rủi ro lâu dài của béo phì,
    và chúng thật khủng khiếp, thực sự khủng khiếp,
    và còn tồi tệ hơn tôi nghĩ lúc bắt đầu.
    Ví dụ, tôi khá xấu hổ khi nói điều này.
    Bệnh tiểu đường, đúng không?
    Tôi biết rằng bạn có nhiều khả năng mắc bệnh tiểu đường hơn
    nếu bạn thừa cân.
    Các số liệu về điều đó thật sốc.
    Nếu bạn thừa cân khi còn là thanh thiếu niên,
    khả năng bạn phát triển bệnh tiểu đường trong suốt cuộc đời của bạn là 70%.
    Thật sốc.
    Nhưng tôi đã nghĩ, được rồi, bệnh nhân tiểu đường, họ được tiêm insulin,
    và rồi họ cũng giống như chúng ta thôi, đúng không?
    Miễn là bạn có bảo hiểm y tế, bạn ổn.
    Khi phỏng vấn các bác sĩ, họ nói, không, không, không.
    Nhiều người nghĩ như vậy.
    Nếu bạn mắc bệnh tiểu đường, nó sẽ làm giảm trung bình 15 năm trong cuộc đời bạn.
    Có một bác sĩ ở đây, Tiến sĩ Max Pemberton,
    là một người bạn thân của tôi, và là một bác sĩ rất giỏi,
    đã nói với tôi điều gì đó có vẻ rất sốc
    khi ông ấy nói lần đầu.
    Nhưng sau đó ông đã đi qua các bằng chứng.
    Ông nói, “Nếu bạn cho tôi lựa chọn giữa việc mắc bệnh tiểu đường
    hay trở thành người nhiễm HIV, tôi sẽ chọn HIV mỗi lần.
    Nếu bạn trở thành người nhiễm HIV, miễn là bạn nhận được điều trị y tế,
    bạn sống lâu như mọi người khác.
    Nếu bạn mắc bệnh tiểu đường, không chỉ bị giảm 15 năm cuộc đời,
    mà khả năng bạn gặp phải tất cả các biến chứng thảm khốc
    trong cuộc đời mình cũng rất cao.
    Nó là nguyên nhân đơn lẻ lớn nhất gây mù
    ở Anh, là nguyên nhân có thể phòng ngừa của mù.
    Nó là một nguyên nhân lớn dẫn đến cắt cụt chân.
    Nhiều người hơn bị cắt cụt chi ở Mỹ
    mỗi năm vì bệnh tiểu đường hơn là vì bị bắn, đúng không?
    Ý tôi là, bạn xem danh sách tất cả những tổn hại liên quan đến béo phì.
    Bệnh tiểu đường thậm chí không phải là nguyên nhân số một, đúng không?
    Vì vậy, mỗi khi tôi nói về rủi ro của những loại thuốc này,
    tôi thực sự lo lắng về những rủi ro của chúng, đúng không?
    Có rất nhiều rủi ro.
    Mọi người nên cân nhắc thật kỹ.
    Nếu bạn có tiền sử ung thư tuyến giáp trong gia đình, ví dụ,
    tôi sẽ rất khuyên bạn không nên dùng chúng.
    Nếu bạn đã lo lắng về khối lượng cơ bắp của mình, đừng dùng chúng.
    Có một loạt các cảnh báo và điều kiện,
    nhưng chúng ta phải trung thực về những rủi ro của béo phì.
    Và đối với tôi, nếu tôi trung thực,
    tôi nghĩ rằng sự lựa chọn là giữa việc béo phì kéo dài hoặc những loại thuốc này.
    Và vì vậy, đối với tôi cá nhân,
    tôi đã đưa ra quyết định sau khi xem xét tất cả các bằng chứng này
    rằng tôi thà chấp nhận rủi ro từ đỉnh ozone
    còn hơn là rủi ro từ việc béo phì kéo dài,
    đặc biệt là khi xem xét lịch sử gia đình của tôi
    và số lượng nam giới chết trẻ vì đau tim.
    Nhưng rất nhiều người sẽ nhìn vào bằng chứng
    mà tôi trình bày trong Magic Pill
    và có quan điểm hoàn toàn trái ngược.
    Và họ có thể sẽ đúng
    và tôi có thể sẽ sai, đúng không?
    Tôi không ngăn cản rằng có thể có một kịch bản fen fen trong tương lai, đúng không?
    Khả năng đó không cao, nhưng bạn sẽ là một kẻ ngốc nếu bác bỏ điều đó.
    Tôi thuộc về một trại khác.
    Và tôi phải nói trước khi tôi bày tỏ quan điểm của mình
    rằng tôi hiểu có rất nhiều người bên ngoài
    mà những loại thuốc như thế này sẽ thực sự cứu sống họ.
    Và nếu họ không sử dụng những loại thuốc này,
    bạn đã đi qua một số thống kê,
    nhưng họ, tôi có ý nói là, họ sẽ có khả năng chết vì cái gì đó,
    bạn biết đấy, một hình thức nào đó của,
    bạn biết đấy, chúng ta thường nói về tỷ lệ tử vong do mọi nguyên nhân,
    như là một cái gì đó sẽ giết bạn trong vài năm tới,
    dù đó là vấn đề tim mạch
    hay liên quan đến một căn bệnh khác liên quan đến béo phì.
    Điều của tôi, và điều này, tôi nghĩ đã phát triển theo thời gian
    với việc thực hiện podcast này và nói chuyện với rất nhiều chuyên gia
    trong lĩnh vực sức khỏe, thể lực và tâm lý,
    là tôi chỉ có một niềm tin rất sâu sắc rằng
    không có bữa trưa miễn phí trong cuộc sống.
    Và tôi chỉ thấy rằng, càng làm nhiều cuộc phỏng vấn,
    tôi càng nhận ra rằng mọi thứ đều là một sự đánh đổi.
    Và tôi gần như nhìn cuộc sống như một cái cân.
    Vì vậy, nếu bạn, nếu bạn, nếu bạn đặt một trọng lượng ở một đầu,
    sẽ có một lực đối kháng bằng và ngược lại ở nơi khác.
    Bạn biết đấy, như là, cái gì vậy nhỉ? Luật vật lý?
    Có phải Einstein đã nói điều đó không?
    Rằng bạn không thể phá hủy năng lượng, bạn chỉ có thể di chuyển nó.
    Và tôi nghĩ về điều tương tự với thuốc, thường xuyên, và những thứ khác có vẻ như là những phép màu hoặc lối tắt. Bạn đang chuyển đổi bộ vấn đề sang một khía cạnh khác. Bạn đã đề cập đến một số phong trào trong ngày hôm nay, như việc chuyển giao hành vi xoa dịu tâm lý sang một cơn nghiện, chẳng hạn. Luôn luôn là niềm tin của tôi rằng bất cứ khi nào một trong những người bạn của tôi nói, “Steve, tôi đang dùng viên thuốc không giới hạn, medaffinil, và nó giúp tôi siêu sản xuất, và nó đã giải quyết tất cả các vấn đề trong cuộc sống của tôi, và tôi đang thành công rực rỡ bây giờ,” tôi sẽ hỏi, “Giá phải trả là gì?” Vâng. Và bạn tôi đã nói với tôi, nhớ khi anh ấy bắt đầu dùng nó, anh ấy đã nói, “Không có giá nào. Không có tác dụng phụ.” Và bộ óc của tôi nghĩ, “Hmm, lịch sử cho thấy, nếu bạn chờ đủ lâu, luôn luôn có một cái giá. Chỉ là nhận thức về cái giá. Và khi bạn cân bằng như bạn đã làm trong cuộc sống của mình, lợi và hại, bạn nói, “Được rồi, tôi sẵn sàng chịu đựng cái giá.” Bây giờ, khi tôi thấy những thứ như Zempec và mọi người nói với tôi, “Không có nhược điểm nào cả, tôi càng cảm thấy sợ hơn vì tôi không thể tính toán được liệu cái giá có đáng với lợi ích đối với tôi hay không.”
    Vì vậy, tôi không biết những nhược điểm lớn, rõ ràng của Zempec và những loại thuốc ma thuật này là gì, nhưng tôi cảm thấy, xét theo logic, chắc chắn phải có một cái. Chúng tôi thực sự biết có một số loại thuốc mà lợi ích thường đáng giá hơn rủi ro. Hãy nghĩ về statin, đúng không? Nếu bạn có vấn đề với cholesterol, statin sẽ chặn phần cơ thể bạn sản xuất cholesterol, đúng không? Vì vậy, đây là loại thuốc được kê đơn nhiều nhất ở Mỹ. Gần như không có gì khác. Ở Anh, hầu như bác sĩ nào cũng đồng ý rằng có một số nhược điểm của statin, nhưng đôi khi họ chỉ như– Bạn phải sử dụng chúng suốt đời, đúng không? Vâng, bạn phải sử dụng chúng như những loại thuốc này, đúng không? Ngay khi bạn ngừng dùng, trong vòng một năm sau khi ngừng, bạn sẽ lấy lại 70% trọng lượng bạn đã giảm, đúng không? Đây là một trong những câu hỏi lớn xung quanh những loại thuốc này. Bây giờ, không phải 100% mọi người đều lấy lại, nhưng hầu hết mọi người dường như đều lấy lại trọng lượng của mình.
    Vì vậy, tôi nghĩ rằng đôi khi một loại thuốc, một loại thuốc, tôi không nói rằng những loại thuốc này là như vậy, chắc chắn không, nhưng có một số loại thuốc thực sự dường như là– Không phải là không có giá, nhưng lợi ích thực sự không có gì mập mờ và lớn lao hơn nhiều so với cái giá. Đây là điều cần được đánh giá một cách tinh tế hơn, và điều này khiến tôi thấy thú vị. Thật buồn cười khi nói chuyện với những người đã đọc cuốn sách, vì khi chúng tôi nói chuyện với các nhóm marketing tại cả hai nhà xuất bản của tôi, một số người là những người đầu tiên đọc cuốn sách ngoài những người bạn của tôi, vì vậy một số trong họ đã đến và nói với tôi, “Ôi, Johanna, tôi thích cuốn sách của bạn. Nó khiến tôi thực sự muốn dùng một viên Zen pic.” Và một số người đã đến và nói, “Johanna, tôi thích cuốn sách của bạn. Nó khiến tôi cảm thấy thuyết phục rằng bạn phải hoàn toàn điên rồ mới uống một viên Zen pic.” Và nó giống như, bạn biết đấy, chiếc váy. Một số người thấy nó là vàng, một số người thấy nó là xanh. Và tôi cảm thấy như điều đó có nghĩa là tôi đã hoàn thành công việc của mình vì khác với hầu hết mọi thứ khác tôi đã viết, tôi vẫn còn cảm thấy mâu thuẫn như tôi đã làm từ đầu, đúng không? Đây là một điều lớn. Nó sẽ thay đổi. Và chúng ta đã nói rất nhiều về những tình huống cá nhân. Nó sẽ có một ảnh hưởng xã hội lớn. Ngân hàng Barclays đã ủy quyền cho một nhà phân tích rất điềm tĩnh có tên Emily Field để đưa ra những dự đoán có thể hướng dẫn đầu tư dựa trên những loại thuốc này. Và cô ấy đã nói nếu bạn muốn một phép ẩn dụ, bạn phải nghĩ đến sự phát minh của smartphone, đúng không? Ý tôi là, điều này sẽ có rất nhiều tác động không thể đoán trước. Đã có lúc, cổ phiếu của Krispy Kreme donut đã sụt giảm. Giám đốc điều hành của Nestle, Mark Schneider, đã nói rằng họ đang lo ngại về các dòng kem và bánh kẹo của họ. Jeffrey’s Financial đã thực hiện một báo cáo cho các hãng hàng không ở Mỹ nói rằng họ sẽ phải chi tiêu ít hơn nhiều cho nhiên liệu máy bay sớm thôi vì nó cần ít nhiên liệu máy bay hơn để bay với một dân số gầy hơn nhiều. Điều khiến tôi mê mẩn là các công ty sản xuất bản lề cho các ca phẫu thuật thay khớp gối và hông đang chứng kiến ​​cổ phiếu của họ sụt giảm vì mọi người sẽ cần ít ca phẫu thuật thay khớp gối và hông hơn nhiều vì điều đó chủ yếu là do bệnh béo phì, đúng không? Không hoàn toàn, nhưng chủ yếu là như vậy. Vậy, nếu chúng ta đang nói vào năm 2007 khi ngày Steve Jobs công bố iPhone, tôi không nghĩ chúng tôi có thể tưởng tượng ra, bạn biết đấy, một phần mười những gì sắp xảy ra với chúng tôi. Và tôi vẫn có những khoảnh khắc như vậy, đi du lịch khắp nơi trên thế giới, phỏng vấn những chuyên gia này. Tôi nhớ một ngày tôi ở trong một quán cafe. Tôi đã phỏng vấn một trong những nhà khoa học thần kinh chính tại Đại học Cambridge đang làm việc về điều này. Chúng tôi đã ở trong một quán cafe và có rất nhiều người đi qua. Và, bạn biết đấy, chỉ là những người Anh ngẫu nhiên, nhiều người trong số họ thừa cân hoặc béo phì giống như tôi. Chúng tôi đã nghĩ, wow, bạn không biết điều gì sắp ập đến với tất cả chúng ta. Đó là một cảm giác hơi kỳ quặc, không thực. Ý tôi là, điều này là tốt cũng như xấu. Và tôi nghĩ chắc chắn sẽ có những tác động tích cực và chắc chắn sẽ có những tác động tiêu cực. Và tôi nghĩ chúng ta có thể thấy sớm rằng có khá nhiều tác động trong số đó. Điều này sẽ làm thay đổi cuộc sống của tất cả chúng ta theo cách này hay cách khác. Các bạn quản lý căng thẳng của mình như thế nào? Tháng này là Tháng Nhận Thức về Căng Thẳng. Và đó là một chủ đề mà tôi rất đam mê và chúng tôi nói rất nhiều trên podcast này. Cá nhân tôi quản lý căng thẳng của mình bằng cách đặt sức khỏe và sự an lành lên hàng đầu. Đi đến phòng tập thể dục là hình thức trị liệu số một của tôi và tôi không thể thiếu hai điều đó. Như các bạn biết, Woop là nhà tài trợ của podcast này và tôi cũng là một nhà đầu tư trong công ty. Đối với những ai không biết, Woop thực sự đã tạo ra một thiết bị theo dõi căng thẳng trong thiết bị này.
    Bây giờ, điều này không chỉ giúp tôi xác định được những thời điểm căng thẳng cao trong thời gian thực suốt cả ngày, mà còn cung cấp cho tôi những công cụ cần thiết để xử lý các yếu tố gây căng thẳng khi chúng xuất hiện trong suốt cả ngày. Và nó dựa trên những bài tập thở có cơ sở khoa học và các nghiên cứu đã được phát triển bởi những nhà khoa học thần kinh hàng đầu. Đây là một tính năng đã thay đổi cuộc sống của tôi và tôi rất khuyến khích bạn nên thử. Nếu bạn là người đang tìm kiếm cách quản lý mức độ căng thẳng của mình, hãy truy cập vào join.woop.com/ceo, nơi chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn 30 ngày trải nghiệm miễn phí và không có cam kết để thử Woop. Hãy cho tôi biết bạn cảm thấy như thế nào. Tôi chỉ đang nghĩ khi bạn nói về một chuỗi-
    Từ đạo diễn của The Greatest Showman, đến một vở nhạc kịch nguyên bản nhất từ trước đến nay. Tôi muốn chứng minh tôi có thể làm được điều đó. Chứng minh cho ai? Mọi người. Thưa ngài, câu chuyện bắt đầu. Better Man, hiện đang chiếu tại một số rạp phim.
    Thống kê mà tôi đã đọc gần đây cho thấy, con người ngày càng trở nên ít vận động hơn, điều này có nghĩa là chúng ta di chuyển ít hơn rất nhiều. Rõ ràng, tình trạng béo phì đang gia tăng khắp các nước phương Tây, đặc biệt là rõ ràng nhất. Và rồi bạn có sự gia tăng của Osempic, thứ cho phép chúng ta duy trì vóc dáng mảnh mai, về cơ bản, và kiềm chế cảm giác thèm ăn của mình. Tôi chỉ đang tự hỏi, có vẻ như sẽ có hai nhóm người. Khi những loại thuốc này giảm giá và trở nên thực sự dễ tiếp cận, tôi đã thấy bạn nói trong cuốn sách rằng phiên bản tiếp theo của những loại thuốc này sẽ là viên thuốc. Nhiều người sẽ không muốn tiêm một cái gì đó. Tôi thuộc nhóm những người mà… tôi sẽ cảm thấy quá khó chịu khi phải tiêm cho chính mình. Vì vậy, ngay khi điều gì đó trở thành viên thuốc, nó sẽ xóa bỏ một trong những rào cản tâm lý. Nó rẻ, nó là viên thuốc. Nhiều người đang làm điều đó. Nếu bạn không làm vậy, trong môi trường béo phì, bất kể từ ngữ dài nào, mà chúng ta đang sống, có vẻ như bạn sẽ trở thành một người kém cỏi hơn ở một mức độ nào đó. Có vẻ như sẽ có hai phần của xã hội, 50% sẵn sàng dùng viên thuốc, và họ sẽ gầy đi, và họ sẽ trở thành bất kỳ điều gì. Và sau đó là 50% còn lại đang vật lộn trong môi trường thực phẩm khó khăn mà chúng ta đang sống với những thực phẩm chế biến siêu sâu. Tôi gần như không thể hình dung một kịch bản mà phần lớn mọi người không dùng viên thuốc ma thuật này.
    Vậy có một vài giả định về những gì bạn đã nói. Tôi nghĩ bạn có thể đúng, nhưng có một vài giả định. Theo một cách nào đó, những gì bạn đang nói là có một vài loại dystopia khác nhau có thể xuất hiện. Một trong số đó thực sự là chúng ta thậm chí không đạt đến điểm mà bạn đang nói đến, vì nó bị hạn chế cho một số rất ít người giàu có, đúng không? Vậy hãy bắt đầu với tầm nhìn dystopian đầu tiên mà chúng ta có thể có. Đầu tiên là chúng ta thậm chí không bao giờ đạt đến điểm đó. Hãy tưởng tượng, về cơ bản, chúng ta có một tình huống hiện tại nơi các bà nội trợ thực sự ở New Jersey rất ốm, và các trẻ em thực sự ở New Jersey mắc bệnh tiểu đường ở tuổi 12, đúng không? Vậy chúng ta có thể có một tình huống mà những loại thuốc này tồn tại và chúng hoạt động rất tốt, nhưng chúng bị hạn chế cho một tầng lớp tinh hoa rất nhỏ của những người giàu có, mà đó là nơi chúng ta đang ở, đúng không? Tuy nhiên, điều đó sẽ không giữ nguyên như vậy, đúng không? Trong thời gian dài hơn, nó sẽ không như vậy, và cũng chẳng còn xa nữa. Vào năm 2032, bằng sáng chế của Osempic sẽ hết hạn. Vậy thì thực ra không tốn kém để sản xuất những loại thuốc này. Chỉ cần 40 đô la mỗi tháng để sản xuất chúng. Phần còn lại là lợi nhuận cho Nova Nordisk, họ lập luận, có lý do, bạn biết đấy, nhìn này, chúng tôi đã chịu tất cả các rủi ro trong việc phát triển điều này. Chúng tôi nên thu hồi vốn ngay bây giờ. Bạn có thể thấy lập luận đó, mặc dù tôi không nghĩ rằng họ cần thu hồi nhiều như họ đang làm. Vậy một kịch bản là nó sẽ hết hạn bằng sáng chế vào năm 2032. Đến lúc đó, có vẻ như cách chính để dùng một số agglotide sẽ là viên thuốc. Vì vậy, bạn có thể tưởng tượng một tình huống mà bạn chỉ cần 40 đô la mỗi tháng để dùng một viên thuốc hàng ngày sẽ làm bạn gầy đi nhiều hơn. Tôi nghĩ trong kịch bản đó, bạn đúng.
    Bây giờ, điều tôi hy vọng nhất là A, những loại thuốc không có tác dụng phụ thảm khốc, rõ ràng. B, những người muốn chúng nhận được chúng. Và C, nó đánh thức chúng ta và chúng ta tự hỏi, làm thế nào chúng ta lại đến được điểm này? Làm thế nào chúng ta lại đến mức mà chúng ta đang xem xét việc có thể tiêm thuốc cho trẻ em mãi mãi, mà không biết tác động lâu dài? Ai đã làm điều này với chúng ta? Và làm thế nào chúng ta có thể giống như Nhật Bản và tất cả những quốc gia khác đang thực hiện những thay đổi này? Bây giờ, điều này là lạc quan. Điều này đòi hỏi rất nhiều sự nâng cao nhận thức giữa bây giờ và lúc đó. Nhưng đó là kịch bản lạc quan nhất đối với tôi. Nhưng bạn hoàn toàn đúng. Có thể có một kịch bản. Có thể đó là kịch bản có khả năng xảy ra nhất nếu không có một rủi ro lớn nào xuất hiện rằng chúng ta sẽ có một số lượng dân số khổng lồ sử dụng những loại thuốc này. Trừ khi chính phủ can thiệp, điều đó có vẻ là kịch bản có khả năng xảy ra nhất. Trừ khi chính phủ đưa ra một số luật mà đặt hạn chế về những gì trẻ em có thể ăn ở trường và tất cả các loại thứ đó theo một cách nghiêm ngặt hơn. Tôi không thể thấy một kịch bản mà, đặc biệt là với thế hệ trẻ này, bạn nghe tất cả những thống kê về những cô gái trẻ trên TikTok đang trở nên lo âu hơn bao giờ hết, tỷ lệ tự sát gia tăng, nam giới đang vật lộn nhiều hơn bao giờ hết với chứng rối loạn nhận thức về cơ thể, điều mà không ai đang nói đến. Tôi đã đọc một số thống kê về điều đó ngày hôm qua. Vâng, số liệu thống kê đó thật sốc. Và thuốc giải có vẻ như là, ý tôi là, cái này. Nó không phải là một giải pháp tốt, đúng không? Và những người bình thường khỏe mạnh, chỉ có một chút mỡ bụng, và họ nghe về những thứ này. Họ nói, “Bạn biết đấy, đi tập gym thật khó, và tôi thực sự thích những chiếc bánh burger đó, và KFC thật sự ngon. Nó thực sự có vị rất ngon.” Vậy tôi có thể ăn KFC và vẫn giữ được vóc dáng mảnh mai. Chà, và tôi nghĩ rằng đoạn cuối đó, họ đã sai. Nếu bạn dùng nó, bạn sẽ không muốn ăn KFC và những chiếc bánh burger. Và hãy tin tôi, tôi đã từng là vua của KFC. Chỉ cần ba miếng. Tôi chỉ còn một vài miếng thôi.
    Chà, nhưng bạn không hiểu, bạn thực sự không muốn điều đó, đúng không? Và có rất nhiều người đang nhìn thấy điều đó. Ý tôi là, hầu hết thời gian, tôi đã ăn những phần nhỏ hơn của những thứ tương tự, nhưng thực sự, thậm chí cả sở thích của bạn về điều đó cũng có xu hướng giảm theo thời gian, đúng không? Vậy nên đoạn cuối thì sai, nhưng tôi nghĩ, đúng. Đó là một trong những điều thú vị. Tôi không, đó là một trong những điều đã khiến tôi thực sự tức giận ở Nhật Bản. Tôi đang nghĩ, tất cả những cơn đau đớn này tôi đã trải qua, tất cả những lo lắng này, và tôi càng lo lắng hơn về việc chúng ta có khả năng rất cao sắp bắt đầu một làn sóng lớn nhân dược trẻ em bằng những MPIC đó. Đã bắt đầu ở Mỹ. Tôi đã phỏng vấn các bậc phụ huynh đang cho con cái họ dùng thuốc vì con họ bị béo phì. Và tôi nghĩ rằng toàn bộ tình huống này không bao giờ phải xảy ra, đúng không? Điều này xảy ra vì ngành công nghiệp thực phẩm đã làm hại chúng ta và chúng ta không điều chỉnh họ và không ngăn cản họ. Và chúng ta có thể bắt đầu làm điều đó. Và tôi đã đến những nơi đã làm điều đó. Tôi đến Mexico nơi họ đã giới thiệu một loại thuế đường, giảm đáng kể lượng đường mà người dân tiêu thụ. Tôi đã đến Minneapolis nơi họ kê đơn thực phẩm lành mạnh cho những người nghèo không đủ khả năng chi trả, tạo ra một tác động rất tích cực. Tôi đã đến Phần Lan nơi họ có một sự biến chuyển lớn trong nguồn cung thực phẩm. Tôi đến Nhật Bản, nơi ở Anh là một thí nghiệm rất thú vị. Bánh mỳ đã có nhiều muối hơn trước đây. Và một người rất dũng cảm tên là Giáo sư Graham McGregor, người tôi đã phỏng vấn, đã thuyết phục chính phủ chỉ đơn giản là yêu cầu các công ty thực phẩm tự điều chỉnh. Ý tôi là, họ đe dọa sẽ có quy định, có nghĩa là các công ty đã nhượng bộ trước khi họ làm điều đó, để giảm mạnh lượng muối trong bánh mỳ. Không ai nhận thấy điều đó. Và điều đó đã giảm số ca đột quỵ hàng năm ở Anh từ 6.000 đến 9.000 ca, đúng không? Và một cơn đột quỵ là một trong những điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với bạn. Bây giờ, điều đó được gọi là tái cấu trúc. Có rất nhiều điều khác mà chúng ta có thể làm như vậy. Chúng ta có thể tái cấu trúc rất nhiều thực phẩm theo những cách mà thậm chí còn không đau đớn với chúng ta, đúng không? Có rất nhiều điều chúng ta có thể làm. Có rất nhiều điều chúng ta có thể làm để giống như Nhật Bản. Ý tôi là, ở Nhật Bản có hơi kỳ lạ một chút vì có những điều họ đã làm mà chúng ta không thể làm, đúng không? Vì vậy, tôi sẽ đưa ra một ví dụ. Đây là một trong những ngày kỳ lạ nhất trong quá trình nghiên cứu cuốn sách. Năm 2008, tỷ lệ béo phì ở Nhật Bản tăng rất nhẹ. Nó vẫn như là thấp một cách đáng cười. Và họ đã thực sự hoảng loạn và đã đưa ra một đạo luật mới. Nó được gọi là Luật Metabo. Nó được đặt tên theo hội chứng chuyển hóa, một sự kết hợp rất xấu của bệnh tiểu đường, béo phì, và những vấn đề khác mà bạn có thể gặp phải khi bạn rất thừa cân. Và luật này rất đơn giản. Mỗi công ty ở Nhật Bản, vào một ngày nhất định hàng năm, phải cân tất cả những người làm việc ở đó. Và nếu trọng lượng của họ tăng lên, họ phải đưa ra một kế hoạch với nhà tuyển dụng của họ để giảm trọng lượng. Và như một công ty, nếu tổng thể trọng lượng của bạn tăng lên, bạn có thể bị phạt bởi chính phủ. Và tôi đã nghĩ, làm thế nào điều này có thể hoạt động? Vì vậy, tôi đã đến một công ty thực hiện điều này, Tanita. Họ tất cả đều thực hiện, nhưng một công ty đã cho tôi đến xem nó hoạt động như thế nào. Và nó thực sự kỳ lạ, đúng không? Nơi làm việc này, bạn đến, bạn cho mặt của bạn xuất hiện trên một màn hình video. Nó nói, “Chào, Stephen. Hôm qua bạn đã đi 14.000 bước. Bạn là số 121 trong công ty, về số bước đã đi, vì mọi người phải đeo một chiếc Fitbit, tương đương với một chiếc Fitbit. Mọi người tải lên những bức ảnh của mỗi bữa ăn họ có vào hệ thống mà bạn có thể xem. Thật kỳ lạ, đúng không? Và vâng, tôi đã giải thích cho những người Nhật Bản đang làm việc, mỗi sáng trong văn phòng này, khi chúng tôi sẽ ăn bánh donuts và uống cà phê, họ tập thể dục cùng nhau. Thật là kỳ lạ. Và tôi đã cố gắng giải thích cho những người Nhật Bản này, đúng không? Nếu bạn cố gắng làm điều này ở Anh, chúng tôi sẽ đốt cháy văn phòng đấy, đúng không? Và họ đã chỉ nói, tại sao? Tại sao? Họ không thể hiểu tại sao tôi lại bị sốc bởi điều đó. Và điều đó, được rồi, đó là một khoảng cách văn hóa lớn. Và chúng tôi không thể làm điều đó, và tôi cũng không muốn chúng tôi làm vậy. Nhưng nếu bạn nhìn vào rất nhiều những thay đổi khác ở Nhật Bản, tôi bắt đầu thấy, như là, những gì bạn sẽ đạt được nếu bạn làm điều này đúng. Vì vậy, Nhật Bản có tuổi thọ cao nhất trên toàn thế giới. Và một trong những điều tốt nhất tôi đã làm cho cuốn sách, một trong những điều xúc động nhất đối với tôi, là tôi đã đến ngôi làng cổ nhất trên toàn thế giới. Nó ở Okinawa, phía nam sâu của Nhật Bản. Và có một ngôi làng gọi là Ogimi, nơi có 215 hộ gia đình và 190 trong số họ có ai đó trên 90 tuổi sống ở đó, đúng không? Vì vậy, đó là nơi cổ nhất trên trái đất. Nhật Bản có, rõ ràng là, tuổi thọ cao nhất trên thế giới. Và không chỉ thế, bạn ít có khả năng bị bệnh hơn khi bạn già. Vì vậy, họ không chỉ có nhiều cuộc sống mà còn có nhiều cuộc sống lành mạnh hơn. Và tôi đã đến trung tâm cộng đồng nhỏ của họ. Và người đầu tiên tôi gặp là một người phụ nữ 102 tuổi tên là Matsu Fukuchi, người mà gần như như là một sự gấp khúc tinh tế của nếp nhăn, đúng không? Và bà ấy rất vui vẻ khi trò chuyện với bà. Bà ấy nói, “Tôi không thể ở lại lâu, vì tôi đang chăm sóc cho con trai tôi bị ngã khỏi mái nhà hôm trước khi đang sửa chữa nó.” Tôi đã hỏi, “Chúa ơi, con trai của bạn bao nhiêu tuổi?” Và bà ấy nói, “Ôi, tôi yêu…” Bạn biết đấy, bà ấy rất tràn đầy niềm vui. Bà ấy nói, “Tôi yêu cuộc sống. Hôm qua tôi đã dành cả ngày để xem bóng chuyền với các cháu của mình. Thật tuyệt.” Bà ấy rất hạnh phúc. Bà ấy đã đi ra một mình. Và rồi có một khoảnh khắc khi họ bật một vài bản nhạc. Bà ấy mặc một bộ kimono đỏ và bắt đầu nhảy múa. Và tất cả những người phụ nữ già, những người có tuổi như thế kỷ bắt đầu nhảy múa, đúng không? Và tôi đã nhảy múa cùng bà ấy. Và tôi đã nghĩ, “Chúa ơi, điều này…” Người phụ nữ này đã ra đời trước khi đài phát thanh bắt đầu phát sóng ở Nhật Bản. Và ở đây tôi ghi hình một cuộc phỏng vấn với bà ấy trên iPhone của mình. Đây là những gì bạn nhận được nếu bạn làm điều này đúng. Nếu bạn giải quyết được cuộc khủng hoảng béo phì.
    Bạn sẽ có thêm nhiều năm khỏe mạnh, niềm vui và những điệu nhảy, đúng không? Đó là điều chúng ta đang chiến đấu ở đây. Tôi nghĩ về bao nhiêu người mà tôi biết đã chết trẻ, vì những biến chứng liên quan đến béo phì, ai cũng nghe và xem sẽ biết ai đó sẽ còn sống nếu chúng ta giải quyết được khủng hoảng béo phì, nhưng đã qua đời, mọi người, đúng không? Và không nhất thiết phải như vậy, bạn biết không? Bây giờ, một phần của giải pháp trong ngắn và trung hạn sẽ là những loại thuốc này. Trong dài hạn, nó thậm chí không nhất thiết phải là điều đó, đúng không? Nhật Bản là một quốc gia thực sự. Nó tồn tại. Họ đã giải quyết được vấn đề này. Có những quốc gia khác trên thế giới đang giải quyết những vấn đề này. Chúng ta không phải chịu đựng điều này xảy ra với con cái của chúng ta. Chúng ta không phải chấp nhận việc chúng ta bị ốm và con cái chúng ta cũng bị ốm. Nhưng điều đó cần một sự thức tỉnh về những gì thực sự đang xảy ra. Ai đang làm điều này với chúng ta vào lúc này? Bạn biết đấy, mỗi khi tôi… Cân nặng của tôi lên xuống, đúng không? Nó đã lên xuống suốt cuộc đời tôi. Và mỗi khi tôi béo, tôi sẽ tự trách móc bản thân, đúng không? Tôi không tức giận với những lực lượng đã làm điều này với chúng ta, đúng không? Hơn ba đứa trẻ ba tuổi biết ý nghĩa của chữ M trong McDonald’s hơn là biết họ có họ gì, đúng không? Tôi không chọn thế giới đó. Tôi không chọn sống trong một thế giới mà chúng ta, bạn biết đấy, liên tục được quảng bá, bị béo phì và thay đổi thể chất đến mức khó quay về, đúng không? Tôi không có ý nói rằng tôi không có trách nhiệm trong điều đó. Tôi có. Nhưng chúng ta không cần phải tiếp tục như thế này. Bạn nghĩ bạn có thể giữ cân nặng như bây giờ mà không cần thuốc này như MPEC không? Thật buồn cười khi bạn cầm cái này. Tôi cảm thấy như chúng ta đang ở trong một phiên bản dystopian kỳ lạ của PVC. Tôi có nghĩ, nếu tôi là một trường hợp điển hình, chúng ta biết từ các thử nghiệm lâm sàng rằng 70% người sẽ lấy lại cân nặng trong vòng một năm không? Không, tôi không nghĩ vậy. Nếu tôi thật sự trung thực với bản thân, tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ tôi đã thực hiện nhiều thay đổi trong cuộc sống của mình. Điều đó có nghĩa là tôi không nghĩ mình sẽ quay trở lại đúng vị trí mà tôi đã ở, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ rất nhanh chóng lấy lại nhiều cân nặng. Vậy bạn phải dùng cái này suốt đời để giữ được cân nặng hiện tại, đúng không? Vâng, và có một cuộc tranh luận lớn về việc, như chúng tôi đã đề cập trước đó với các loại thuốc giảm cân dựa trên amphetamine từ trước đây rằng mọi người phát triển sự dung nạp. Một trong những dấu hỏi lớn xung quanh điều này là liệu mọi người có phát triển sự dung nạp? Điều đó có nghĩa là theo thời gian, nó sẽ có ít tác dụng hơn, đúng không? Bây giờ, một số nhà khoa học, những người được hỏi về điều này, chỉ hoàn toàn khác nhau. Một số nói không. Chúng ta biết rằng những người tiểu đường dường như không phát triển sự dung nạp vì nếu họ có, họ sẽ cần liều thuốc ngày càng cao hơn để có cùng mức kiểm soát cho lượng đường trong máu của họ. Vì vậy, đó là một điểm chống lại sự dung nạp. Nhưng những người khác nói có vẻ như chúng ta phát triển sự dung nạp. Chúng ta phát triển sự dung nạp với hầu hết các loại thuốc. Sẽ thật ngạc nhiên nếu chúng ta không làm vậy. Có lẽ điều khả dĩ nhất, một lần nữa, Karel LaRue, nhà tâm thần học Nam Phi đã nói với tôi, có lẽ so sánh tốt nhất là phẫu thuật giảm cân. Bạn trải qua phẫu thuật giảm cân, bạn giảm một lượng lớn cân nặng, và sau đó bạn lấy lại một chút trong vài năm tiếp theo, và sau đó bạn có sự ổn định ở mức cao hơn đó. Nhưng chúng ta không biết. Sự thật là không ai biết. Tôi cũng lo ngại rằng nếu bạn… Liệu có một thế giới mà nếu bạn ngừng sử dụng cái này, cơ thể bạn đã trở nên phụ thuộc vào GLP-1 từ cái này, nên cơ thể bạn tự sản xuất ít GLP-1 hơn không? Tôi không nghĩ điều đó là quan trọng… Tôi không nghĩ đó là mối quan tâm. Tôi nghĩ bạn đã đến một điểm rất quan trọng. Chúng ta biết rằng tất cả các hình thức ăn kiêng đều làm chậm quá trình trao đổi chất của bạn, đúng không? Đó là một thực tế về chế độ ăn kiêng, chính vì vậy thường thì mọi người kết thúc béo hơn vào cuối so với khi bắt đầu. Tôi lo lắng về… Và một lần nữa, tôi đã hỏi rất nhiều nhà khoa học và mọi người chỉ nói, “Chúng tôi không biết. Tôi lo lắng về… Liệu quá trình trao đổi chất của tôi có chậm lại khi tôi dùng thuốc này không? Nếu, giả sử, họ phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng với nó và nó phải bị rút lui, thì liệu tôi sẽ có một quá trình trao đổi chất chậm hơn và sẽ béo hơn so với khi tôi bắt đầu không?” Vâng. Không ai biết. Đó là một rủi ro đáng kể. Và một rủi ro lớn khác ở đây bạn đã nói nhiều lần là dịch bệnh rối loạn ăn uống, có vẻ vậy. Tôi nghĩ bạn đã nói trong cuốn sách của bạn rằng kể từ tháng 3 năm 2020, tỷ lệ mắc chứng anorexia và bulimia đã cao hơn 42% so với mức dự kiến cho các cô gái thanh thiếu niên từ 13 đến 16 tuổi. Tôi nghĩ điều đó là do phong tỏa, công bằng mà nói. Đó không phải là kết quả của các loại thuốc. Đó là do áp lực khổng lồ từ phong tỏa. Một số nghiên cứu trong Tạp chí Lancer. Và 32% cao hơn đối với những người từ 17 đến 19 tuổi. Điều tôi đang nói ở đây là chúng ta thực sự có một vấn đề với rối loạn ăn uống ở thế giới phương Tây, đặc biệt là. Chúng đã tăng vọt sau đại dịch. Nhưng khi tôi nghĩ đến các rối loạn ăn uống và bulimia và anorexia, và tôi nghĩ về điều này và những gì nó có thể có nghĩa cho những rối loạn ăn uống đó, tôi cảm thấy khá lo lắng. Đặc biệt là khi trẻ em có thể tiếp cận chúng. Vượt ra ngoài lo lắng. Chúng ta không cần phải suy đoán về điều này. Chúng ta đã ở đây trước đây. Vậy nên vào đầu những năm 90, đã có một loại thuốc giảm cân dựa trên amphetamine rất phổ biến được tiếp thị ở Hoa Kỳ. Và nó rất lớn. Rất nhiều cô gái tuổi teen đã sử dụng nó. Và nó đã dẫn tới một thảm hoạ. Có một người đàn ông tên là Rob Wyden, người là một nghị sĩ của Ohio vào thời điểm đó, người đã tổ chức các phiên điều trần quốc hội về vấn đề này. Và những phiên điều trần đó thực sự khiến người ta lạnh sống lưng khi đọc. Bởi vì chúng cho thấy điều gì xảy ra khi một loại thuốc ăn kiêng phổ biến kết hợp với những phụ nữ trẻ bị rối loạn ăn uống. Có một người phụ nữ tên là Jessica McDonald, người đã làm chứng trong phiên điều trần. Cô ấy vào khoảng đầu 20 tuổi vào thời điểm đó. Cô ấy là một vũ công ba lê. Rõ ràng là chúng ta biết về những áp lực khủng khiếp về hình dáng cơ thể dành cho các vũ công ba lê. Và cô ấy đã sử dụng loại thuốc này, giống như một loại thuốc giảm cân dựa trên amphetamine, cho đến khi cô ấy ngất xỉu để được gầy. Cô ấy đã dùng nó để nhịn ăn vì cô ấy muốn trở thành như vậy.
    Con tàu ballet đó là một người đàn ông tên là Tony Smith từ State Centre, Iowa, người đã làm chứng rằng con gái của ông, Noelle, từ khi còn rất nhỏ, đã bị ám ảnh bởi ý tưởng rằng mình béo. Cô ấy thường tìm đọc các tạp chí thời trang và hỏi, “Ba ơi, ba có nghĩ con béo không? Tại sao con không giống những người phụ nữ này?” Cô ấy đã tìm đến các loại thuốc giảm cân và tự nhịn đói một cách cực kỳ nghiêm trọng và đã qua đời vì một cơn đau tim. Ông đã đọc một bài thơ đau xót mà cô ấy miêu tả rằng, “Con đói. Con muốn ăn, nhưng chưa phải bây giờ, chưa phải bây giờ.” Đúng không? Chúng ta biết rằng khi một loại thuốc giảm cân kết hợp với các rối loạn ăn uống, nó dẫn đến những hậu quả thảm khốc. Chúng ta không cần phải suy đoán. Đó là một trong ba hoặc bốn mối lo ngại lớn nhất của tôi. Bây giờ, như tôi đã nói, chúng ta có thể đưa ra quy định ngay bây giờ để có nghĩa là bạn chỉ nhận thuốc từ bác sĩ. Bác sĩ phải gặp bạn. Điều đó sẽ giảm bớt một phần nào đó. Nhưng tôi không thấy làm thế nào… Và điều đó thực sự quan trọng. Mọi người mà chúng ta cứu được đều xứng đáng được cứu. Nhưng vâng, tôi rất, rất lo lắng về điều đó. Tôi cũng lo lắng về một tác động tinh tế hơn liên quan đến điều đó. Khoảnh khắc tồi tệ nhất mà tôi có trong việc viết cuốn sách không phải là bất kỳ tác dụng phụ vật lý nào đối với tôi, mặc dù có một số khoảnh khắc u ám ở đầu cuốn sách. Đó là một khoảnh khắc khi tôi có một cô cháu gái tên là Erin, và bây giờ cháu 18 tuổi, mặc dù thực tế là cháu 19 tuổi. Nhưng trong đầu tôi, cháu luôn giống như một đứa trẻ sáu tuổi, vì cháu là em út trong gia đình tôi. Cháu là cô gái duy nhất. Cháu là đứa nhỏ nhất. Vì vậy, không ai làm tôi bảo vệ nhiều hơn. Một ngày, vài tháng sau khi uống những loại thuốc này, tôi đã gọi video với cháu. Cháu đang ở một quán bar ở Liverpool. Và cháu nói, “Ôi, Johan, em đã giảm cân nhiều quá.” Và tôi đã như, tự mãn. Cháu nói, “Ôi, nhìn kìa, em có thể thấy cả hàm của anh. Em chưa bao giờ biết anh có hàm.” Và tôi đã như, “Ôi, tôi đang nghĩ rằng bạn hạnh phúc.” Sau đó, cháu nhìn xuống và nói, “Chị có thể mua cho em một ít thuốc Ozenpik không?” Cháu ở trong trạng thái cân nặng hoàn toàn khỏe mạnh, lúc nào cũng vậy. Và tôi nghĩ, “Mình đang làm cái quái gì vậy?” Trong suốt cuộc đời của cháu, tôi đã cố gắng truyền tải thông điệp này: “Đừng bị đánh giá bởi cách bạn nhìn. Đừng lo lắng về điều đó.” Bạn biết đấy, và tôi nghĩ, “Ôi, tôi đã đi ngược lại mọi điều tôi muốn truyền đạt.” Và chúng tôi biết, và cháu quyết định không sử dụng nó và chống lại điều đó, nhưng khi tôi còn là một đứa trẻ, không có người béo nào trên truyền hình ngoại trừ trong vai trò làm trò cười. Và tôi nghĩ về cháu gái tôi. Cháu đã lớn lên trong khi nhìn thấy, thực tế, khá nhiều phụ nữ có hình dáng cơ thể đa dạng hơn trong công chúng. Và trong hai năm qua, gần như tất cả những người phụ nữ đó đã giảm đi một cách đáng kể. Bây giờ, họ không nói về thuốc Ozenpik, nhưng trừ khi có một loại dịch tả nào đó bùng phát ở Malibu, tôi nghĩ chúng ta biết điều gì đang xảy ra, phải không? Một số người đang nói về nó, nhưng hầu hết thì không. Tôi có thể hỏi về điều đó không? Bởi vì chúng tôi đã thấy rất nhiều gương mặt nổi tiếng bỗng dưng giảm cân trong hai năm qua. Và khi bạn đọc tự truyện của họ, họ nói về việc đi tập gym và điều chỉnh lối sống của mình. Bạn có nghĩ họ đang nói dối không? Ý tôi là, rõ ràng là như vậy. Tôi không chắc có phải chỉ mình tôi không, nhưng tôi nhìn vào… Tôi nghĩ về rất nhiều người đã từng lớn hơn một chút, và có vẻ như đột nhiên ai cũng mờ nhạt đi. Giảm cân. Và nó nhanh chóng cực kỳ. Tôi không muốn nêu tên cụ thể ai cả, vì không phải là chỗ của tôi để nói về những cá nhân như vậy. Nhưng điều đó thực sự có vẻ như Hollywood đã tìm thấy một huấn luyện viên cá nhân tuyệt vời. Và tôi chỉ tự hỏi liệu đây có phải là vấn đề. Vâng, mặc dù tôi nghĩ tôi sẽ nói rằng những người mà bạn và tôi nghĩ đến chủ yếu là phụ nữ. Và tôi thật sự nghĩ rằng chúng ta nên ghi nhớ, tôi biết bạn sẽ đồng ý với điều này, tôi không đưa ra điều này như một lập luận chống lại bạn. Phụ nữ phải chịu đựng nhiều hơn đàn ông về vấn đề này, đúng không? Thực sự, một trong những biên tập viên của tôi đã nói với tôi, bạn biết đấy, tôi đã nói, “Tại sao không ai khác viết một cuốn sách về Ozenpik cả? Tại sao tôi là người duy nhất?” Và họ nói, vì chỉ có một người đàn ông mới có thể viết điều này, vì một phụ nữ sẽ bị đóng đinh vì viết nó, đúng không? Cô ấy sẽ bị xem như một con quái vật. Và nếu bạn nhìn, bất cứ khi nào ngay cả một người nổi tiếng như Oprah, người mà có phần yên bình là bạn của tôi, bị tấn công vì điều đó, phải không? Và có rất nhiều lý do sâu xa vì điều đó cũng xuất hiện với tôi, thực sự, mà tôi đã phản chiếu về chính mình. Tôi đã có ý định dùng thuốc trong một thời gian dài. Tôi cảm thấy như mình đang lừa dối, tôi cảm thấy như mình đang phạm tội gần như là vậy. Và tôi bắt đầu suy nghĩ về những ý tưởng sâu sắc, chúng rất sâu sắc trong tiềm thức tập thể của chúng ta. Nếu bạn nhìn vào, ví dụ, ở thế kỷ thứ sáu, giáo hoàng, Giáo hoàng Gregory I, đã vạch ra bảy tội lỗi chết người, đúng không? Và một trong số đó là sự tham ăn, và hình ảnh đó, luôn được miêu tả với hình ảnh của một người nào đó cực kỳ mập mạp trông như một con lợn, bạn biết đấy, và điều đó thật kinh khủng. Nó rất sâu sắc trong văn hóa của chúng ta, ý tưởng rằng béo phì là một tội ác, đúng không? Nếu bạn nhìn vào các hình thức giảm cân mà chúng ta ngưỡng mộ, chúng theo một kiểu mẫu của tội lỗi, đúng không? Kiểu mẫu công giáo cổ điển về tội lỗi. Bạn phạm tội, sau đó bạn phải chịu đựng và chuộc lỗi, và rồi chúng tôi tha thứ cho bạn, đúng không? Vì vậy, nếu bạn nhìn vào các hình thức giảm cân mà chúng ta ngưỡng mộ, đó là những hình thức mà mọi người bị humili hóa và chịu đựng khủng khiếp. Bạn tự nhịn đói, bạn biết đấy, hãy nghĩ về điều đó, chương trình Biggest Loser, mà tôi ghét, bạn biết đấy, nơi những người béo phì nghiêm trọng được khiến phải cạnh tranh trong những hình thức thể dục khắc nghiệt và khủng khiếp. Sau đó, chúng tôi như, được rồi, Jabba, chúng tôi tha thứ cho bạn bây giờ. Bạn có hiểu ý tôi không? Chúng tôi sử dụng những cách suy nghĩ mang tính kỳ thị kiểu như vậy. Sự lừa dối thì tinh tế hơn một chút, vì tôi luôn nghĩ, tôi đang lừa dối khi làm điều này, và tôi đã như, ồ, điều đó thật kỳ lạ.
    Nếu tôi, nếu tôi có vấn đề về tim và tôi dùng thuốc statin, tôi sẽ không nghĩ mình đang lừa dối, đúng không? Tôi đã nghĩ, tại sao lại như vậy? Và tôi nghĩ phần nào đó, mọi người đã bỏ ra rất nhiều công sức để gầy đi, đúng không? Rất nhiều phụ nữ đang xem điều này, và điều này thường không công bằng với phụ nữ, sẽ phải chịu đựng một số thiệt thòi và thiếu thốn trong cuộc sống của họ, vì họ thực sự cố gắng để trở nên gầy. Và rồi họ nghe thấy, ôi, kẻ này, chỉ tiêm cho mình một lần mỗi tuần, và anh ta trở nên gầy như tôi. Họ cảm thấy giống như cách tôi hình dung các tay đua đạp xe cảm thấy khi họ nhìn vào Lance Armstrong, đúng không? Và cách duy nhất để thoát khỏi cuộc đối thoại tiêu cực đó, nơi chúng ta quay lưng vào nhau như chuột trong bao, là nhận ra, ôi, có một tội lỗi, và có những người đang lừa dối, nhưng không phải Oprah. Không phải ai đó như Jeff Parker, người tôi đã đề cập, người không muốn chết trẻ, mà là ngành thực phẩm đã làm hại tất cả chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng ta đang trong cuộc đua đó, đúng không? Đó là lý do tại sao bạn tự nhịn đói. Đó là lý do tại sao chúng ta cảm thấy mình là kẻ tội lỗi. Được rồi, chúng ta có thể cùng nhau tập hợp lại và thách thức kẻ thù chung đó nếu chúng ta muốn. Nhưng nếu chúng ta chỉ rơi vào, hãy nhìn, rất khó trong thời đại điên cuồng của mạng xã hội này để không biến mỗi cuộc trò chuyện thành một cuộc trò chuyện độc hại, và không có gì ngạc nhiên khi có điều gì đó bị cáo buộc như một cuộc tranh luận về một viên zen pic, và trọng lượng đã trở nên độc hại một cách nhanh chóng, nhưng một lần nữa, chúng ta không cần phải làm điều đó. Sự độc hại sẽ không đưa chúng ta ra khỏi tình huống này, đúng không? Chúng ta đang trong một cuộc khủng hoảng chung. Mọi người đang xem đều có ai đó mà họ yêu thương đang có nguy cơ chết trẻ vì những vấn đề liên quan đến béo phì, vì béo phì rất phổ biến trong xã hội này trong một khoảng thời gian rất gần đây. Hãy nhìn một bức ảnh về bãi biển ở Anh vào năm 1975, và một triệu năm trước, mọi người đều gầy theo tiêu chuẩn của chúng ta, đúng không? Điều này đã xảy ra trong nháy mắt theo cách nhìn của con người, đúng không? Một lần nữa, chúng ta không cần phải chịu đựng điều đó. Một phần cũng là, chúng ta không thích khi người khác giảm cân, một số người trong chúng ta, vì điều đó làm ánh sáng chiếu vào chúng ta. Và tôi nghĩ về một người như Adele, người đã giảm cân rất nhanh, và điều gây sốc khi cô ấy đăng bức ảnh đó, tôi nghĩ đó là một bữa tiệc sinh nhật, vì cô ấy đã từ một cân nặng nhất định giảm xuống rất nhanh. Vì chúng ta không thấy nhiều về đời sống riêng tư của Adele, chỉ là bức selfie mà cô ấy đăng. Và nếu bạn nhìn thấy phản ứng trên mạng, mọi người cảm thấy bị phản bội. Họ cảm thấy bị Adele phản bội vì việc giảm cân của cô ấy, không phải vì họ cho rằng cô ấy đã sử dụng một loại thuốc giảm cân hay gì đó, mà vì cô ấy giờ không còn như trước về cân nặng, mọi người gần như cảm thấy tức giận về điều đó, và điều tương tự đã xảy ra với Rebel Wilson, khi Rebel Wilson đã giảm đi rất nhiều cân, vì trong cuốn sách của cô ấy, cô ấy nói rằng cô ấy muốn tăng cơ hội có con, do đó bác sĩ của cô khuyên cô nên giảm cân. Mọi người như kiểu, tôi cảm thấy tức giận vì đã mất đi một người mà họ có thể liên hệ, hoặc một người đã khiến họ cảm thấy theo một cách nhất định về bản thân, điều này thật sự thú vị, rằng chúng ta thực sự không thích khi ai đó giảm cân. Chúng ta cần phải hiểu điều này xuất phát từ đâu. Rõ ràng, tôi không ủng hộ việc gọi tên ai đó trên mạng, và thật tốt cho cả Adele và Rebel Wilson vì họ đã cải thiện sức khỏe của mình. Nhưng tôi nghĩ điều đó xuất phát từ đâu, và nhiều điều trong số này có thể có vẻ hơi kỳ lạ nhưng lại rất buồn, chúng ta cần nhận ra mức độ xấu hổ mà mọi người phải gánh chịu về vấn đề này. Nếu bạn có chỉ số BMI cao hơn 35 và bạn là phụ nữ, 45% phụ nữ trong tình huống đó bị xúc phạm mỗi ngày ở nơi công cộng, mỗi ngày, đúng không? Vì vậy, bạn đi qua thế giới này liên tục, bị tạo cảm giác có điều gì đó sai trái với bạn, bị đối xử như rác rưởi, và tôi có thể thấy cách mà những người ở vị trí đó phát triển một mối quan hệ gần gũi với Rebel Wilson hoặc Adele, như kiểu, ôi, nhìn kìa, chúng ta có thể nhìn vào Adele, và họ cảm thấy bị mắc kẹt, cảm thấy họ không thể giảm cân, và sau đó họ thấy Adele và Rebel Wilson, và họ chỉ như, ôi, cũng vậy, Brute, tôi hiểu rồi. Bây giờ, đó không phải là phản ứng đúng. Tôi muốn nói chuyện với họ nhiều hơn về, được rồi, chúng ta muốn suy nghĩ sâu hơn về điều này, nhưng tôi có thể nhìn thấy điều đó xuất phát từ đâu, và tôi có thể thấy tại sao một số người nhìn tôi và nghĩ, mày là thằng lừa dối, đúng không? Tôi hoàn toàn hiểu, tôi nghi ngờ rằng tôi sẽ cảm thấy cơn tức giận đó trong khi không phải là tôi nhìn vào tôi, đúng không? Vì vậy, tôi hiểu cơn tức giận và điều này xuất phát từ đâu. Từ khoảnh khắc chúng ta được sinh ra trong nền văn hóa này, chúng ta đã được chuẩn bị để thừa cân, và chúng ta đã được chuẩn bị để cảm thấy một lượng xấu hổ lớn về việc thừa cân, đúng không? Và bất cứ điều gì đến và gợi lên những câu chuyện đó và buộc chúng ta phải suy nghĩ về chúng, đem chúng lên bề mặt, như những loại thuốc giảm cân mới này, chỉ hút ra khỏi tất cả chúng ta, quá nhiều cảm xúc tiêu cực và tức giận và tổn thương, và tôi đã cảm thấy điều đó một cách trực tiếp, đúng không? Tôi đã cảm thấy rất nhiều sự hoài nghi về bản thân xuyên suốt điều này, tôi vẫn cảm thấy sự hoài nghi về nó. Tôi vẫn có những ngày mà tôi tự hỏi, liệu tôi có đang làm điều gì đó hoàn toàn sai không? Vì vậy, tôi nghĩ chúng ta phải hiểu điều này xuất phát từ đâu, và không chỉ đơn giản là, không, bạn không làm điều này, bạn luôn quan tâm đến việc hiểu xuất phát từ đâu nhưng cũng rất cám dỗ để chỉ lên án mọi người và nói, “Nhìn vào hành vi xấu này,” và tôi luôn quan tâm hơn khi mọi người cư xử không đúng mực, và thật tàn nhẫn khi nói với Adele, “Mày là con điếm, mày đã phản bội chúng ta.” Ý tôi là, tôi sẽ không bao giờ nói điều gì xấu với Adele, vì tôi yêu Adele, nhưng tôi đã thấy cô ấy ở Vegas, cô ấy thật tuyệt vời. Nhưng tôi thực sự nghĩ chúng ta luôn phải cố gắng để hiểu, và điều này xuất phát từ một nơi đau đớn sâu sắc, và đó không phải là nỗi đau mà những người đó đáng phải chịu đựng, đúng không? Và đó là nỗi đau mà họ không bao giờ nên phải chịu đựng.
    Nhưng một trong những điều thật sự bất ngờ mà bạn đề cập trong cuốn sách của mình là mối quan hệ của Zempec với nghiện ngập, và tôi không thể hiểu tại sao sẽ có bất kỳ tác động nào đến nghiện ngập nếu chúng ta bắt đầu sử dụng thuốc Zempec. Bạn nói về việc nó giúp làm giảm những suy nghĩ về thực phẩm trong não chúng ta và những cơn thèm ăn mà chúng ta có, nhưng sau đó có rất nhiều nghiên cứu mà bạn đề cập cho thấy Zempec và những loại thuốc như vậy thực sự có thể ảnh hưởng đến sự nghiện ngập của chúng ta với những thứ như cocaine và rượu. Vì vậy, điều này rất gây tranh cãi, và có nhiều nhà khoa học nghiêm túc ở cả hai phía, nhưng tôi thấy điều này thật bất ngờ và hoàn toàn hấp dẫn.
    Ví dụ, một người phụ nữ tên là Elizabeth Jarlhag, là giáo sư tại Đại học Gothenburg ở Thụy Điển, đã thực hiện một số công trình tiên phong về vấn đề này, tôi đã phỏng vấn cô ấy nhiều. Họ lấy một loạt chuột và bỏ chúng vào một cái chuồng, sau đó cho chúng uống nhiều rượu, và chuột sẽ thích rượu, chúng uống say như những người khác, và họ lảo đảo và thích cảm giác đó, đúng không? Vì vậy, họ đặt chúng trong cái chuồng này một thời gian, chúng có nhiều rượu, chúng say trong suốt nhiều tuần, và rồi khi nó bắt đầu giống như một quán bar ở Vegas, họ thực hiện một can thiệp. Họ đến và tiêm cho chúng với thuốc đồng vận GLP1, chính là loại thuốc mà bạn đang có trước mặt, một loại aglotide, và sau đó họ quan sát, và những gì họ phát hiện ra, điều mà giáo sư Jarlhag và các đồng nghiệp của cô phát hiện ra, là sau đó những con chuột uống khoảng 60% ít hơn so với trước, và những con chuột uống nhiều nhất là những con cắt giảm uống nhiều nhất. Như, “Tại sao? Có chuyện gì đang xảy ra vậy?” Nhưng sau đó họ nghĩ, “Được rồi, có thể vì rượu có chứa calo, có lẽ chúng muốn giảm lượng calo, đúng không?” Sau đó có những thí nghiệm được thực hiện với các loại thuốc không chứa calo. Giáo sư Patricia Griggsan, người làm việc tại Đại học Penn State, lấy những con chuột sử dụng nhiều heroin và fentanyl, cho chúng một thuốc đồng vận GLP, và lại phát hiện điều tương tự. Giảm 50% số lượng chuột sử dụng heroin, tự tiêm heroin và fentanyl. Sau đó, Greg Stammer, người tôi đã đề cập trước đó, làm thí nghiệm với cocaine, và đó là chuột, không phải chuột cho ông ấy. Lại một lần nữa, giảm 50% số lượng chúng sử dụng cocaine. Chúng ta không biết tại sao. Một lần nữa, một số lý thuyết quay trở lại câu hỏi về hệ thống thưởng. Liệu có thể làm giảm hệ thống thưởng không? Một trong những điều mà nhiều nhà khoa học thấy thú vị là những loại thuốc này dường như có cái mà họ gọi là tính chọn lọc. Vì vậy, tính chọn lọc là khi thuốc khiến bạn muốn ít hơn một cái Big Mac, nhưng không muốn ít hơn một đĩa salad, đúng không? Vì vậy, nó không chỉ làm giảm chung chung, bạn không chỉ đơn giản là không ăn gì cả. Một số người thì có, nhưng đây là một rủi ro về dinh dưỡng, nhưng hầu hết mọi người thì không, đúng không? Vì vậy, dựa vào điều đó, một số người lập luận, một lần nữa, điều này rất suy đoán ở thời điểm này, có vẻ như nó đang kích thích, làm giảm mong muốn của bạn đối với những thứ có hại cho bạn, nhưng không phải những thứ tốt cho bạn, đúng không? Tôi đang nghĩ, làm sao điều đó có thể xảy ra? Thật kỳ lạ. Hãy tưởng tượng tôi là Elton John, đúng không? Và tôi có niềm vui từ việc chơi nhạc. Làm sao nó biết để bảo tôi ăn ít bánh sandwich mứt hơn, nhưng không tham gia vào việc jamming, đúng không? Làm sao nó có thể làm được điều đó? Và họ cứ nói, chúng tôi không biết. Có vẻ như có một cơ chế làm điều đó. Chúng tôi đang cố gắng khám phá nó.
    Vì vậy, rõ ràng, kết quả rất khuyến khích trong các nghiên cứu trên động vật với sự nghiện ngập. Hiện tại có nhiều thí nghiệm đang diễn ra. Chúng tôi đang cho những loại thuốc này cho con người để xem liệu chúng có giảm nghiện ngập ở đó hay không. Đã có rất nhiều bằng chứng từ thực tế. Tôi đã phỏng vấn một y tá ở Canada tên là Tracy, người đã có một cuộc chia tay tồi tệ và trở nên hoàn toàn nghiện mua sắm. Cô ấy đã mua sách mà cô chưa bao giờ đọc, quần áo mà cô chưa bao giờ mặc. Cô ấy đã có rất nhiều thói quen bới da và ăn uống cuồng loạn. Cô ấy bắt đầu sử dụng MPIC và tất cả những cơn nghiện này biến mất. Vì vậy, bây giờ có cuộc tranh luận, được rồi, liệu điều đó có tác động này rộng rãi hơn không? Nghiên cứu ban đầu còn khá lộn xộn. Vì vậy, hiện tại chỉ có rất ít nghiên cứu nhỏ về con người. Nó đã phát hiện rằng nó thực sự giảm thuốc lá, nhưng chỉ khi bạn kết hợp nó với miếng dán nicotine. Họ phát hiện ra rằng nó giảm lượng rượu tiêu thụ, nhưng chỉ nếu bạn là một người uống rượu nặng ngay từ đầu. Vì vậy, chúng tôi sẽ biết nhiều hơn nữa. Chúng tôi sẽ có rất nhiều kết quả thực sự trong năm nay và chắc chắn rất nhiều trong năm sau. Nhưng đây là một điều rất triển vọng. Một số người lập luận, vì vậy, ở mức độ cực đoan nhất, tôi muốn nhấn mạnh rằng điều này chỉ là suy đoán. Những người ủng hộ lớn nhất cho loại thuốc này sẽ nói, thật ra chúng tôi chưa tìm thấy một loại thuốc nào gây ra điều chỉnh sự thèm ăn. Điều chúng tôi đã phát hiện là một loại thuốc tăng cường tự kiểm soát trên mọi lĩnh vực, đúng không? Bây giờ điều đó là rất gây tranh cãi. Tôi luôn ý thức về việc bán thuốc một cách quá mức. Chúng tôi muốn cẩn thận về điều đó, nhưng đây là một kịch bản có thể xảy ra. Và nghiên cứu trên động vật thật bất ngờ và thực sự rất thú vị. Và thường thì bạn không thấy điều này, đúng không? Tôi không biết có loại thuốc nào khác mà tôi biết đến. Tôi khá chắc chắn là không có. Chỉ đơn giản là làm giảm nghiện ngập trên mọi lĩnh vực trong nghiên cứu trên động vật, đúng không? Thật kỳ diệu. Tôi có nghĩa là, có một cuộc tranh luận về việc liệu bạn có thể gọi đó là nghiện ngập ở động vật hay không. Nhưng bạn biết tôi có ý gì không? Sử dụng quá mức. Zempec đã có tác động gì đến hành trình giảm cân của bạn? Bạn đã giảm được bao nhiêu? Ý tôi là, tôi vừa giảm rất nhiều cân. Tôi đã giảm ba stone trong một năm. Và thực tế điều đáng kể hơn là tỷ lệ phần trăm mỡ cơ thể mà tôi đã giảm. Vì vậy, lúc đầu, tôi có 33% mỡ cơ thể. Tôi nhớ ngày hôm đó Josh, huấn luyện viên của tôi, đã đo đó. Tôi không biết ai đó đã nhìn, sort of wins khi anh ấy thấy điều đó. Và tôi nói, ôi Chúa, nếu tôi là một cái bánh sandwich, bạn sẽ không muốn ăn tôi. Tôi sau đó đã tìm hiểu về cá voi, không chỉ có 35% mỡ cơ thể, vì vậy nó bắt đầu làm tôi cảm thấy lo lắng. Vì vậy, tôi đã đi từ 33% mỡ cơ thể xuống 22% mỡ cơ thể. Vì vậy, đó là một sự giảm rất đáng kể. Và bạn đã tăng liều của mình chưa? Vâng.
    Mọi người đều bắt đầu với 0.25 miligam. Một phần vì tác dụng phụ phổ biến nhất chắc chắn là buồn nôn, đúng không? Hầu hết mọi người đều cảm thấy buồn nôn một chút khi bắt đầu dùng thuốc. Đối với một số người, cảm giác buồn nôn là không thể chịu đựng nổi. Tôi đã phỏng vấn một người tên là Sonny Newton ở Vermont, người đã nói, bạn biết đấy, cảm giác như có một sinh vật ngoài hành tinh đã nhập vào cơ thể của cô ấy và đang vùng vẫy cố gắng thoát ra. Đúng vậy, một thiểu số đáng kể đã trải qua cơn buồn nôn cực kỳ dữ dội đến mức họ phải dừng lại. Đối với tôi, cảm giác buồn nôn đã hoàn toàn biến mất. Và Carel LaRue, một trong những nhà khoa học đã làm việc về điều này, nói rằng, hãy nhìn này, khi nói đến buồn nôn, bạn phải thành thật với mọi người. Có hai loại thuốc. Có những loại thuốc có tác dụng phụ và có những loại thuốc không hiệu quả, đúng không? Và ông ấy nói đúng về điều đó. Nhưng vâng, cảm giác buồn nôn thật sự rất tồi tệ, nhưng với tôi, giờ đây tất cả đã hết. Tôi thực sự ngưỡng mộ Oprah. Tôi đã theo dõi cô ấy. Cô ấy giống như hình mẫu của tôi về cách cô ấy cư xử trong suốt sự nghiệp của mình. Và như bạn nói, cô ấy là một người bạn của bạn. Và tôi nghĩ cô ấy đã gần đây thừa nhận việc sử dụng một loại thuốc tên là Zempec. Cô ấy đã nói về việc cô ấy đã đấu tranh với cân nặng suốt cuộc đời. Và Zempec dường như đã trở thành một viên đạn kỳ diệu cho cô ấy trong hành trình giảm cân. Bạn biết cô ấy là người như thế nào. Tôi không chú ý nhiều đến việc cô ấy mô tả quyết định của mình để biết lý do cô ấy quyết định sử dụng Zempec thay vì, tôi không biết, một hình thức ăn kiêng khác. Cô ấy đã giải thích điều đó chưa? Vâng, cô ấy nói về điều đó rất cảm động. Cô ấy đã nói trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí People và một chương trình đặc biệt tuyệt vời cho ABC, tôi nghĩ vậy. Ý tôi là, không ai đã công khai hành hạ bản thân bằng chế độ ăn kiêng nhiều hơn Oprah. Có một đoạn clip nổi tiếng mà bạn có thể đã thấy, nơi cô ấy xuất hiện trên sân khấu trong chương trình của mình và cô ấy đang đẩy một cái thùng mỡ khổng lồ. Đó là số mỡ mà cô ấy đã giảm được với chế độ ăn kiêng này. Và cô ấy miêu tả rất cảm động trong chương trình đặc biệt, cô ấy nói điều đó tốt hơn tôi có thể nói, về cách mà cô đã nhịn đói để có được điều đó, đúng không? Và bạn nghĩ về điều đó, cô ấy đã thử tất cả các chế độ ăn kiêng và tập luyện cực đoan có sẵn và chúng luôn trở lại yoyo vì những lý do mà chúng tôi đã nói trước đó. Và bạn biết đấy, cô ấy đã phải phẫu thuật đầu gối, tôi không tiết lộ điều gì ở đây. Cô ấy đã thừa nhận rằng cô ấy phải phẫu thuật đầu gối và cô ấy rất lo lắng về sức khỏe của mình. Và vì những lý do đó, cô ấy đã đưa ra lựa chọn này. Có rất nhiều lý do để lo lắng về những loại thuốc này, nhưng tôi thấy rất khó khăn khi nói chuyện với những người thực sự đã vật lộn với điều này, như chàng trai, Jeff Parker, tôi đã đề cập trước đó ở San Francisco, như Oprah. Những người đã quyết định làm điều đó và đã thấy lợi ích từ việc giảm cân, những lợi ích đáng kinh ngạc, cho dù những lý do khác là gì, tôi không muốn tranh cãi với họ, đúng không? Nếu bạn đang dùng những loại thuốc này và trải qua sự cải thiện to lớn về sức khỏe của mình, như cả hai người đó và nhiều người khác đã làm, thì đó là lựa chọn đúng đắn cho bạn. Bây giờ, điều đó sẽ không đúng cho mọi người. Tôi đã gặp những người thực sự hối tiếc về việc sử dụng thuốc vì đủ loại lý do, bao gồm nhiều tác dụng phụ và rủi ro khủng khiếp. Nhưng tôi nghĩ chúng ta phải trung thực với sự phức tạp của những loại thuốc này, đúng không? Ý tôi là, một trong những lý do khiến cuốn sách được gọi là Viên đạn kỳ diệu, là vì có ba cách khác nhau mà bạn có thể nghĩ về điều này như điều kỳ diệu. Nhiều người dùng thuốc nghĩ rằng, đây là điều kỳ diệu, đúng không? Vì vậy, hình thức kỳ diệu đầu tiên thì rõ ràng. Nó dường như giải quyết một vấn đề một cách nhanh chóng, hiệu quả đến mức bạn cảm thấy, wow, giống như một phép màu, đúng không? Đó là một cách. Cách thứ hai là nó có thể là phép thuật như một ảo giác, đúng không? Nó có thể giống như một trò ảo thuật. Nó dường như giải quyết vấn đề, nhưng không, hoặc thiết lập và đào tạo một cái gì đó khác. Hoặc cách thứ ba là suy nghĩ về gần như mọi câu chuyện ngụ ngôn về ma thuật là bạn nhận được điều mình muốn, nhưng sau đó bạn nhận được điều mình muốn theo cách mà bạn không hoàn toàn mong đợi. Bạn tạo ra một điều ước với vị thần và bạn nhận được điều mình muốn, nhưng điều ước không hoàn toàn diễn ra như bạn nghĩ. Câu chuyện nổi tiếng nhất về phép thuật là Fantasia. Ma thuật có thể xoay chuyển khỏi bạn. Vì vậy, tôi nghĩ một trong những điều mà chúng tôi vẫn đang cố gắng tìm hiểu là loại phép thuật nào đây. Nó có phải là một giải pháp kỳ diệu không? Có phải là một chiêu trò kỳ diệu không? Hay là một giải pháp kỳ diệu sẽ xoay chuyển theo đủ loại hướng không thể đoán trước? Tôi phải nói rằng, khi bạn đang cầm chiếc bút nhìn tôi, tôi cảm thấy kỳ quặc. Như thể bạn đang đánh giá nhẹ nhàng, sau đó tôi đã nghĩ, tôi phải thuyết phục bạn đầu tư vào tôi như thế nào? Tôi đã chỉ nghĩ, tôi đang có một cuộc trò chuyện với chính mình và tôi đang nhìn chằm chằm vào nó, nghĩ rằng, Chúa ơi, điều này sẽ dễ dàng hơn là đi, bởi vì sau khi bạn rời khỏi đây, tôi vẫn chưa ăn gì hôm nay. Vì vậy, tôi sẽ ăn trưa và sau đó tôi sẽ đi đến phòng gym khoảng một giờ rưỡi. Và phần lớn lý do tại sao tôi đi đến phòng gym là để cố gắng giữ dáng. Bạn biết đấy, tôi muốn giữ cho mỡ bụng của mình không có. Tôi muốn giữ cho cơ bắp của mình khỏe mạnh. Tôi muốn mạnh mẽ. Tôi muốn trông tốt. Đó là lý do tôi đến phòng gym. Ngoài ra, hệ quả tích cực của việc tôi đi đến phòng gym sau cuộc trò chuyện này là nó sẽ làm cho não tôi cảm thấy rất tốt. Bây giờ, khi tôi nhìn xuống chiếc bút, tôi đang nghĩ, tôi có thể dùng cái này và sau đó mỡ bụng, bạn biết đấy, sẽ không còn nữa. Nhưng sau đó tôi sẽ mất đi những lợi ích tích cực từ việc tập thể dục mà tôi sẽ nhận được khi đến phòng gym nữa. Vì vậy, tôi đang tự hỏi, liệu mọi người có tập thể dục ít hơn không? Và liệu có một hậu quả nào đó đối với chúng ta khi không tập thể dục nhiều và sức khỏe tâm thần cũng như cảm giác hạnh phúc của chúng ta và tất cả những gì mà việc tập thể dục mang lại cho chúng ta? Vâng, câu trả lời cho cả hai câu hỏi của bạn là có. Mọi người sẽ tập thể dục ít hơn và điều đó sẽ có tác động tiêu cực. Vì vậy, chúng ta đã biết. Tôi muốn thêm vào đó. Điểm mà tôi đã đề cập trước đó, mọi người đang ngày càng trở nên ít vận động hơn.
    Chúng ta đang sống trong một thế giới giống như chiếc kính thực tế ảo Vision Pro. Không cần phải di chuyển nhiều. Bạn biết tôi có ý gì không? Chúng ta sẽ có thể tiêm thuốc để giảm cân, nhưng vẫn sẽ di chuyển ít hơn. Và có rất nhiều lợi ích từ việc di chuyển và tập thể dục. Đúng vậy. Chúng ta biết rằng có những lợi ích to lớn từ việc tập thể dục, điều này hoàn toàn tách biệt với câu hỏi về giảm cân, đúng không? Nếu bạn tập thể dục 270 giờ mỗi năm, bạn sẽ sống thêm ba năm, ngay cả khi nó không gây ra giảm cân, đúng không? Vì vậy, lợi ích của nó trong việc ngăn ngừa bệnh tật, làm chậm quá trình lão hóa và sức khỏe tâm thần là rất lớn từ việc tập thể dục. Và tôi nghĩ bạn đã nêu ra một điểm rất quan trọng, đó là, nếu bạn có thể nhận được lợi ích trong ngắn hạn đến trung hạn chỉ từ một mũi tiêm, thì tính toán mà bạn đang xem xét khi cầm bút theo cách hơi đáng sợ như ở Dragonstone, là một tính toán mà rất nhiều người sẽ thực hiện. Và có nhiều điều mà tôi không chắc chắn về những loại thuốc này, nhưng có một vài lời khuyên mà tôi rất chắc chắn. Nếu bạn không thừa cân hoặc béo phì, bạn chắc chắn không nên dùng những loại thuốc này, đúng không? Bạn đang gánh chịu tất cả các rủi ro mà không nhận được bất kỳ lợi ích nào. Tôi chắc chắn về điều đó, và có rất nhiều người không thừa cân hoặc béo phì đang dùng thuốc để trở nên siêu mỏng. Bạn tôi, Elise Lohner, người từng là giám đốc nội dung tại Goop, đã nói rằng cô ấy sẽ không đi ăn tối ở LA với những người mà chúng tôi biết bây giờ vì không ai ăn gì cả. Đúng vậy. Cô ấy nói, sao chúng ta lại đi ăn tối? Tất cả các bạn đều bị đói. Cô ấy nói, bạn biết đấy, ăn kiêng đã qua thời, loại bỏ mới là mốt, theo cách mà cô ấy diễn đạt. Vì vậy, tôi tự tin về điều đó. Tôi cũng khá tự tin, mặc dù có phần ít hơn, nhưng vẫn khá tự tin. Nếu chỉ số BMI của bạn cao hơn 35, hoặc tỷ lệ mỡ cơ thể của bạn rất, rất cao, và bạn không có người thân mắc ung thư tuyến giáp trong gia đình, và bạn không đang cố gắng mang thai, tôi sẽ khuyên bạn nên dùng thuốc. Tôi nghĩ, đối với bạn, cân bằng rủi ro, và giả sử bạn đã thử chế độ ăn kiêng mà không thành công, tôi nghĩ, đối với bạn, cân bằng rủi ro sẽ nghiêng về lợi ích của việc dùng thuốc. Tôi không hoàn toàn tự tin về điều đó, nhưng tôi khá tự tin, những người tôi yêu thương có chỉ số BMI trên 35 và đang ở trong tình huống đó, tôi đã khuyên họ dùng thuốc. Đối với những người có chỉ số BMI từ 27 đến 35, tôi nghĩ còn nhiều yếu tố hơn, bạn chỉ cần đi xuống danh sách các lợi ích và nhược điểm và thật sự suy nghĩ về điều đó cho chính mình, và những người lý trí sẽ đi đến những kết luận hoàn toàn khác nhau. Thú vị là khi thấy rằng những người quyết định tập thể dục và thay đổi chế độ ăn uống và bắt đầu chạy marathon, khi họ giảm cân, mọi người sẽ nói không, bạn không giảm. Mọi người sẽ nói đó là MPEC. Nếu một người nổi tiếng nào đó bây giờ giảm, tôi không biết, ba hoặc bốn stone và họ làm điều đó trong phòng tập gym và với sự thay đổi chế độ ăn uống, không ai sẽ tin họ. Không ai. Điều đó thật buồn cười, và tôi nghĩ chắc chắn, tôi nghĩ bạn đúng ở chỗ đó. Tôi chưa nghĩ đến điều đó. Bạn sẽ không tin họ. Tất nhiên, bạn sẽ không tin họ. Không, bạn đúng. Một trong những phản biện lớn mà tôi thấy trực tuyến là vì mọi người giờ đang dùng những loại thuốc này, những người như bạn đang dùng chúng để giảm cân, các bệnh nhân tiểu đường không thể lấy được thuốc này nữa. Và tôi đã thấy một số bài báo nói rằng thuốc đã được yêu cầu quá cao đến nỗi những bệnh nhân tiểu đường thực sự cần chúng để cứu sống giờ không thể tiếp cận chúng nữa. Tôi nghĩ những người đó có một điểm rất hợp lý và tôi đã phỏng vấn một số người trong số họ cho cuốn sách, và đó là một cuộc trò chuyện rất đau lòng. Tôi nghĩ giải pháp là điều mà chúng ta nên làm ngay từ đầu và những gì chúng ta nên làm bây giờ là giống như những gì chúng ta đã làm ở Anh với vaccine COVID. Vì vậy, chúng ta nên phân phối thuốc theo cách ration và những người có nhu cầu lớn nhất nên được cấp thuốc trước. Và mọi người đều đồng ý, những người béo phì nặng và bệnh nhân tiểu đường cùng nhau sẽ là những người cần thuốc nhất và họ nên được cấp thuốc trước. Những người như tôi có bệnh tim trong gia đình nhưng không béo phì nặng sẽ nằm ở mức giữa. Còn những người không có bệnh tim và chỉ thừa cân sẽ nằm ở đáy. Chúng ta không có hệ thống đó. Điều mà chúng ta thực sự có, thật tiếc, là chính phủ không thiết lập hệ thống đó đã dẫn đến một cuộc chạy đua, điều đó có nghĩa là một số bệnh nhân tiểu đường không nhận được thuốc họ cần, phải chuyển sang insulin sớm hơn, điều này thực sự đe dọa sức khỏe của họ. Điều đó thật khủng khiếp. Và tôi cảm thấy hơi xấu hổ về điều đó vì tất nhiên nếu những người như tôi không mua thuốc hết, thì điều đó đã không xảy ra. Thực tế đối với tôi cá nhân, tôi đã lo lắng về nguy cơ tim mạch của bản thân. Tôi lớn tuổi hơn ông nội tôi một tuổi khi ông ấy qua đời. Nhưng đó không phải là một cái cớ lớn. Và khi tôi gặp những bệnh nhân tiểu đường trong tình huống đó, như một người đàn ông tên là Zamy Jaleel, người đã ở đúng trong tình huống đó, anh ấy không thể lấy được thuốc isopic mà anh ấy cần cho bệnh tiểu đường type 2 của mình. Tôi cảm thấy xấu hổ, bạn biết đấy, rõ ràng nhu cầu của anh ấy là lớn hơn. Johan, cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn vì một vài điều. Tôi nghĩ đáng để nói rằng lần đầu tiên bạn xuất hiện trên podcast của tôi, tôi gần như không có người nghe. Bạn giống như một podcaster còn mới chân ướt chân ráo. Tôi nhớ rất rõ. Bạn đã đến căn hộ của tôi. Tôi đã đến căn hộ của bạn ở London. Tôi đã đọc cuốn sách của bạn “Lost Connections”. Tôi đã rất fascinante về nó. Vì vậy, tôi đã liên lạc với bạn và yêu cầu bạn tham gia. Và bạn đã đồng ý, khi mà không ai nghe podcast. Thời điểm đó tôi thậm chí còn không quay video. Và đó là một cuộc trò chuyện tuyệt vời. Âm thanh thì tồi tệ. Có rất nhiều vấn đề và những điều như vậy. Nhưng bạn là một trong những người đầu tiên thực sự cho tôi một cơ hội. Vì vậy, thật tuyệt vời rằng chúng ta vẫn có thể giữ liên lạc và tôi có cơ hội để đề cập đến công việc của bạn cho đến tận hôm nay. Cảm ơn bạn đã cho tôi cơ hội hồi đó. Tôi thật sự rất trân trọng điều đó.
    Ôi, tôi rất vui. Và cảm ơn bạn đã viết cuốn sách này vì một trong những điều phổ biến mà khán giả của chúng tôi đã được hỏi để hiểu là một loại thuốc giảm cân mang tên Zempec. Chúng tôi đã thấy điều đó trong tất cả các dữ liệu. Và cách bạn tiếp cận điều này, mặc dù bạn là người đang sử dụng nó, vì vậy thật dễ dàng để thấy bạn sẽ có thành kiến theo nhiều cách khác nhau để bảo vệ nó hoặc bất cứ điều gì, đó không phải là cách mà bạn đã chọn. Trong cuốn sách “Viên thuốc kỳ diệu”, bạn đã có thể rất tinh tế trong cách nhìn nhận những lợi ích và bất lợi theo một cách mà tôi không ngờ tới từ một người đang sử dụng nó. Và tôi nghĩ điều đó rất quan trọng vì bạn đúng. Bạn đã hoàn thành cuốn sách và theo một cách kỳ lạ, bạn có nhiều thông tin hơn, nhưng tôi có thể hiểu cách mà quyết định vẫn thuộc về từng cá nhân. Và tôi nghĩ đó chính là điều mà bất kỳ cuốn sách nào về chủ đề này nên hướng tới. Nó nên không thiên lệch mà trình bày cho bạn cả hai mặt của sự đánh đổi để bạn có thể tự đưa ra quyết định. Và đó là điều mà bạn làm rất khéo léo. Và điều thực sự, bạn biết đấy, như một tác giả mà bạn đã dạy tôi trong nhiều năm qua là bạn thực sự rất giỏi trong việc viết. Và cách kể chuyện của bạn thật xuất sắc. Nó đã ảnh hưởng sâu sắc đến tôi với tư cách là một tác giả. Và mỗi khi tôi đọc một cuốn sách bây giờ, tôi thường ước rằng họ đã viết như một trong những cuốn sách của bạn vì bạn mang đến một khái niệm khó khăn và được bàn luận rộng rãi và bạn đưa chúng tôi vào một hành trình. Hành trình đó thú vị hơn nhiều so với việc chỉ đọc như một cuốn sách khoa học. Vì vậy, tôi khuyên mọi người hãy mua “Viên thuốc kỳ diệu” ngay bây giờ. Rõ ràng đây là một chủ đề nóng hỏi hiện tại, những viên thuốc kỳ diệu này. Và đây là cuốn sách để đọc về nó. “Viên thuốc kỳ diệu, Lợi ích phi thường và Rủi ro đáng lo ngại của các loại thuốc giảm cân mới.” Nó sẽ được phát hành vào ngày 2 tháng 5 năm 2024. Chúng ta chỉ còn vài ngày nữa nên. Và vâng, tôi thực sự rất, rất khuyên cuốn sách này. Cảm ơn bạn rất nhiều, Johan.
    Ôi, tôi thực sự cảm kích điều đó, Stephen. Cảm ơn bạn rất nhiều.
    Tôi suýt quên rằng chúng tôi có một truyền thống trong podcast này.
    Ôi, vâng, câu hỏi. Câu hỏi là gì? Ai đã đặt câu hỏi này?
    Tôi không nói cho bạn biết ai đã đặt câu hỏi này, nhưng câu hỏi được để lại cho bạn là một câu hỏi thật thú vị. Tại sao nhân loại nên tiếp tục tồn tại?
    Như bạn đã biết, tôi đã viết trong 12 năm, 13 năm về một cuốn sách về một loạt các tội ác đã xảy ra ở Las Vegas mà tôi không được phép nói về, nhưng nó sẽ ra mắt vào năm sau và tôi hứa tôi sẽ cuối cùng nói về nó.
    Tôi nghĩ bạn chỉ nói điều này để có thể đến Las Vegas mỗi khi tôi gặp bạn.
    Vì vậy, bạn chỉ đến Las Vegas để viết sách. Tôi như kiểu, cuốn sách đâu rồi, Johan?
    Có rất nhiều người ở Las Vegas đã nói với tôi, vâng, cuốn sách của bạn đã bị chờ đợi một thời gian dài rồi. Vậy tôi biết hai người tên là Rob Banghart và Paul Botrinho, mà nhiều người có thể không biết, nhưng có hàng ngàn người vô gia cư sống trong các đường ống thoát nước dưới Las Vegas. Và Rob và Paul đã từng sống trong các đường ống đó. Và Rob đã sống trong một bộ đường ống mà tôi biết rất rõ và đã dành nhiều thời gian ở đó. Và vào năm 2017, Rob được biết đến với tên gọi Hobo Santa, anh ấy ăn cắp đồ và cho người khác. Anh ấy cũng là một loại người buôn bán cấp thấp, rất cấp thấp. Và có một nhóm các đối thủ buôn ma túy Cuba không thích anh ấy. Và một ngày vào năm 2017, họ đã đánh anh ấy vào đầu bằng một cái rìu, làm đầu anh bị thương, kéo anh lên đường ray tàu và bỏ lại anh đó cho một chiếc tàu chạy qua. Nhưng may mắn thay, có ai đó đã nhìn thấy anh, kéo anh ra khỏi đường ray và anh sống sót. Và trong vòng sáu tháng tiếp theo khi anh hồi phục, anh đã thay đổi cuộc đời mình. Anh bắt đầu làm tình nguyện cho một nhóm mà bạn tôi Paul điều hành mang tên Shiner Light, đây là một nhóm người, chủ yếu là những người từng sống trong các đường ống, đã thoát ra, thay đổi cuộc đời mình, và hiện tại giúp đỡ những người còn ở lại đây. Họ cung cấp nhiều thứ thiết thực từ băng vệ sinh đến đèn pin. Và họ, điều quan trọng nhất, là cung cấp hỗ trợ khi họ muốn rời đi. Và tôi đã giúp nhiều người thoát ra và mỗi tháng lại giúp người khác ra khỏi các đường ống đó. Và tôi đã thấy họ làm điều đó với một số người mà tôi thực sự yêu quý đã ở dưới đó. Và một ngày, vài năm trước, tôi đã ở với Rob. Vào một ngày, vài năm trước, tôi đã ở với Rob. Khi anh nhận được thông tin rằng một người bạn của anh từ trong các đường ống tên là Pickett đã chết. Anh ấy đã OD trong đường ống mà họ từng sống. Vì vậy, chúng tôi đã đi thẳng xuống đó và đồ đạc của Pickett vẫn còn đó. Họ đã đưa đi thi thể của anh ấy. Và chúng tôi đã gặp một người phụ nữ cũng sống ở đó. Và mỗi khi Rob đến các đường ống, ngay cả trong tình huống như vậy, anh luôn mang theo đồ tiếp tế, bạn biết đấy, thức ăn và đồ cả. Anh ấy đã hỏi cô ấy, ai đang ở trong đường ống bên kia? Và cô ấy đã nói, ôi, bạn không muốn đến đó đâu. Và anh ấy đã hỏi, tại sao? Cô ấy đã nêu tên một số người. Và anh ấy đã nói, không, tôi sẽ đến đó. Tôi sẽ cho họ một ít đồ. Và anh ấy đã đến và cho họ một ít đồ. Dù sao thì, tôi không thực sự nghĩ nhiều về việc đó. Tôi đã suy nghĩ về Pickett và những gì đã xảy ra. Và vài ngày sau, tôi đã nói với Rob, cô ấy có ý gì khi nói, bạn không muốn đến đó? Và anh ấy đã nói, ôi, chỉ là những người đó. Và tôi đã hỏi, những người nào? Anh ấy đã nói, ôi, họ là những người đã đánh tôi vào đầu bằng một cái rìu. Họ là những người đã cố gắng giết tôi. Và tôi đã hỏi, vâng, tại sao bạn lại đi giúp họ? Và anh ấy đã nói, vì họ là những con người và họ đang chịu đựng và họ cần giúp đỡ. Và tôi đã nghĩ rất nhiều về Rob. Mỗi ngày, anh và Paul quay lại những đường ống đó. Họ có thể làm bất cứ điều gì. Họ có thể rời đi và làm hàng triệu điều khác, đúng không? Họ là những người cực kỳ thông minh và tài năng. Mỗi ngày, họ quay lại và giúp đỡ những người đã bị bỏ lại. Và họ không cần kiếm tiền từ việc đó. Và họ không có những cuộc sống tuyệt vời từ việc đó theo bất kỳ nghĩa vật chất nào.
    Và tôi nói với họ, tại sao các bạn lại làm như vậy?
    Và họ chỉ nói, đó là vì điều đúng đắn cần làm.
    Và nếu bạn hỏi tôi, tại sao con người nên tiếp tục tồn tại?
    Tôi có thể đưa ra cho bạn nhiều câu trả lời trừu tượng.
    Tôi có thể nói với bạn về triết học và tôi có thể nói về nghệ thuật.
    Và tôi chỉ nói, hãy đến gặp Rob và Paul.
    Họ là lý do tại sao con người nên tiếp tục tồn tại.
    Cảm ơn bạn.
    Chúc sức khỏe, Steven.
    [Nhạc]
    [音樂播放中]
    嘿,你在做什麼?
    在我們上班或睡覺時,將我們的恆溫器設置為17度。
    這個冬天,我們要通過一些簡單的節能技巧來控制我們的能耗,
    這些技巧來自FortisBC。
    哦,節能省錢?
    也許是為了買那些配套的冬季外套?
    呃,不是。
    我們也在控制整個配套服裝的問題。
    在fortisbc.com/energysavingtips了解低成本和無成本的節能小技巧。
    配套外套?
    請不要。
    我們已經兩年沒說話了。
    但我不得不說,你看起來非常不同。
    所以我一年內瘦了三石。
    這背後有個秘密,斯蒂芬。
    約翰·哈里,暢銷書作者,
    他在利用自己的身體–
    –來揭示新減重藥物的非凡好處和令人不安的風險。
    Osempic,這確實是目前國內最熱門的藥物。
    我真的很擔心這些藥的風險。
    你更有九倍的機會得這種特定的病,
    這是極其痛苦的。
    這些藥物正全力影響你大腦的關鍵部分。
    事實上,有12個顯著的風險,
    我們將會深入探討。
    但現在似乎很特別,我們已經到達了
    願意注射一種潛在風險藥物來阻止自己進食的地步。
    我們已經經歷了40年的不懈推廣,
    將飲食和運動視為唯一解決方案。
    而真正能在節食中減掉大量體重並保持的人僅占10%。
    但現在我們擁有了人類迄今為止發明的最有效的自我饑餓工具。
    當我開始服用Osempic時,
    我真的感到餓的程度下降了80%。
    這些藥物確實能大幅減少或逆轉肥胖。
    幾年後,
    我們有50%的人口會在服用它。
    這種新的奇蹟藥物。
    現在,我將介紹12個主要風險,
    其中一些尚未向公眾解釋。
    因此,在停止用藥一年內,
    你會重新獲得70%失去的體重。
    肌肉質量的喪失是一個真正的問題。
    人們擔心這可能會引發自殺傾向。
    然後還有一個非常大的風險。
    而且這絕對讓人難以置信。
    那就是…
    恭喜,《Oseo Gang 日記》。
    我們取得了一些進展。
    定期收聽這個播客的63%聽眾不訂閱,這是從69%下降的。
    我們的目標是50%。
    所以如果你曾經喜歡我們發布的任何影片,
    如果你喜歡這個頻道,可以幫我一個小忙
    點擊訂閱按鈕嗎?
    這對這個頻道的幫助超乎你想像,
    而且隨著頻道規模的擴大,
    如你所見,嘉賓也會變得越來越大。
    謝謝你,享受這一期節目。
    (背景音樂)
    – 約翰,我們兩年沒說話了,
    但我要說,你看起來非常不同。
    – 這有個秘密,斯蒂芬。
    – 真的?
    – 我們可以深入探討,對。
    – 什麼是秘密?
    – 對我來說,這是一個奇怪的故事。
    那是2020年的冬天。
    正是那奇怪的時期,
    世界在大流行後重新開放。
    在封鎖期間我增加了很多體重,
    就像很多人一樣。
    因為那個重新開放的奇怪時刻,
    我參加了一次聚會,那是我大概一年半、兩年來的第一次參加聚會。
    那是一個由一位著名的好萊塢演員主辦的聚會。
    在去的路上,我記得我在想,
    這會變得有點搞笑,
    因為所有這些好萊塢的人
    肯定也會增重,對吧?
    他們會變得胖,那會是什麼樣子呢?
    所以我記得到了那裡,
    四周看著,感到一種非常奇怪的感覺,
    因為不僅僅是他們沒有增胖。
    每個人看起來都很消瘦,對吧?
    就像每個人都像自己的Snapchat濾鏡。
    他們的臉頰輪廓更高,看起來更乾淨、更清晰、更銳利。
    我在四周遊蕩,感到有點像,
    “Oh, 糟糕。”
    然後我在舞池裡遇到了一位朋友,
    我對她說:“什麼?
    “看起來大家真的在封鎖期間做了普拉提。”
    她笑了,然後看著我,
    我也看著她,她說,
    “好吧,你知道這不是普拉提,對吧?”
    我有點茫然地看著她,
    她拿出手機,搜了一下圖片,
    給我看了一支OZMPIC筆。
    我不知道這是什麼。
    我說:“你在說什麼?”
    她說:“這是一種藥物。
    “這裡的每個人都在服用這種藥,對吧?
    “不只是明星,還有他們的妻子、經紀人、
    “經紀人的孩子,每個人,對吧?”
    我當時還沒有真正介入。
    然後在接下來的幾天裡,
    我閱讀了很多關於這些新減重藥物的資料。
    我從來不記得有哪個話題
    讓我從一開始就感到如此矛盾,
    而且這種矛盾一直存在,對吧?
    我書的副標題是新減重藥物的非凡好處
    和令人焦慮的風險。
    從一開始我就意識到這種緊張感。
    好處是顯而易見的,對吧?
    我比我祖父活得還久,
    因為他死於心臟病發作。
    我家裡的很多男性得了肥胖症
    而死於心臟病。
    我叔叔死於心臟病。
    我父親也有很多心臟問題。
    有很多證據表明,悲哀的是
    肥胖確實會引起一連串的健康問題,
    超過200種疾病和併發症。
    有很多證據表明這些藥物確實能夠
    大幅減少或逆轉肥胖。
    使用這些藥物的普通人,比如說Pickwogovi,
    一年內可以減掉15%的體重,
    而新一代藥物,
    接下來要上市的那些,普通人可以減掉24%的體重。
    這是驚人的。
    這只是略低於減重手術。
    所以我可以看到明顯的健康益處,而且我發現大多數人追求的飲食替代方案效果並不理想。但同時,我心中充滿疑慮。我想,我們之前見過這樣的故事。有很多宣稱是奇跡的減肥藥物被宣布出來,這些藥物起初會引起劇烈的體重下降,但我們總是會發現某些可怕的副作用,造成災難性的結果,以至於整個事情都必須被取消。我是這樣想的。我心想,我們都知道肥胖的原因,對吧?肥胖的急劇增加是因為食品供應的完全改變。我們吃的食物與我們的祖父母所吃的完全不同。我們需要解決這個問題,而不是用藥物來治理每個人。我同時也想,當那些有飲食失調的人接觸到這個時候會發生什麼事?這會對正在發生的積極變化、接受更廣泛體重範圍的情況產生什麼影響?所以我真的感到非常矛盾。
    因此,為了深入探究這件事,我在撰寫我的書《魔法藥丸》的過程中花了一年的時間,服用了這些藥物,並在全球各地進行了這場大旅行,從冰島的雷克雅維克到美國的明尼阿波利斯,再到東京,訪問世界上關於這些藥物的頂尖專家,包括最大的支持者和最激烈的批評者,以及他們所涉及的各種小巷和途徑。結束了這一切之後,感覺真的很奇怪。我現在對這些藥物的益處和風險了解得比之前多得多,而且我知道這將如何影響文化,這將是巨大的。但我仍然感到十分矛盾。
    如果從這裡開始,你正在派對上,有人提到這個MPEC的事情。你身上有MPEC的筆嗎?
    – 我有,當作道具用。- 你這裡有,好的。這很簡單。這是一支小筆,像個EpiPen。所以你取下,裝上小蓋子,我不會把它拿出來,因為我稍後需要這一根,但雖然這支是空的,你將一個小的針頭裝上去,然後自己注射,每週注射一次。這是個很奇怪的效果。我記得我第一次注射後的幾天,清晨醒來,我躺在床上,感覺很奇怪。你知道的,我想當你剛醒來,還不太清醒的時候,你會想,“我在感受什麼?”我努力想表達這個感覺,然後我想,“我覺得有點噁心,這是每個人開始服用時都會有的感覺,但那並不是讓我困惑的原因。”然後我意識到我醒來時並不餓。我不記得之前有過這種情況。我不是在誇張,我過去每天醒來時都真的很餓。通常我會因為肚子咕嚕咕嚕叫而被餓醒。
    我照常開始我的一天。我去了我家附近的一家咖啡館,點了我總是點的東西,就是那種大棕色小圓麵包,裡面放了很多雞肉和美乃滋。我只吃了幾口,就覺得飽了。我就是不想再吃了。我記得我離開時,咖啡館裡工作的Tatiana在我後面叫,看看我是不是生病了之類的。然後午餐時,我去了我通常會去的地方,或者說當時的那個地方。就在我辦公室旁邊,有一家土耳其餐廳。我去那裡,點了一份地中海羊肉。同樣的,我只吃了三四口,沒有感到餓。就像我的食慾的百葉窗關上了一樣。我實際上比平常少餓80%。從那以後基本上就是這樣。這是一個非常身體上和心理上都奇怪的體驗。
    所以關於這支筆,我只是想確保我完全理解。這就是你手上的小筆,對於那些不看視頻的人來說?
    它看起來像是一支大Sharpie。
    對,正是如此。這是一劑的劑量嗎?
    是的,裡面有很多劑量。所以你旋轉底部。
    對。每次你旋轉時,它會釋放出這支筆的一毫克。
    好的。那麼一支筆能旋轉多少次?
    我想每一支含有四劑,是的。那麼這個要多少錢?
    這個價格差異很大,因為你知道,我一半生活在美國,一半生活在英國。所以在英國,這現在每個月約£250。在美國,價格則更高,大約是每月$800。所以£250每個月。我能在這£250中得到多少劑量?
    這會覆蓋你整個月的用量。每個月你需要支付£250,每支有四劑。你說在美國價格要高得多,對吧?
    對,沒錯。要高多少?
    所以大約是在$800到$1200之間。考慮到市場上時常有短缺,我相信我們會談到這一點。價格在任何時間都會受到可用量的影響,這點也有點敏感。
    好的,有趣。這些藥物算是新嗎?
    相對而言是的。我訪問了在開發這些藥物過程中起關鍵作用的科學家,以及在各個階段與之合作的科學家。因此在某種意義上,它們並不算特別新。糖尿病患者其實已經使用這些藥物18年了。因此,對於肥胖來說,它們相對較新;而對於糖尿病,基本上已經出現了將近20年了。與參與的科學家交談非常有趣,因為這裡有一個奇怪的爭論,即這些藥物究竟是如何起作用的。我們知道某些事情確實存在。現在如果你吃了東西,無論什麼東西,過了一會兒,你的身體裡會開始產生一種名為GLP1的荷爾蒙。這是開始產生的許多腸道荷爾蒙之一。
    GLP1基本上是一種自然信號,告訴你說:“Steven,你已經吃夠了,停止進食,現在就停下來。”但自然的GLP1在你的體內只會維持幾分鐘,然後就會被沖刷掉。因此,如果你強迫自己繼續吃東西,你就可以繼續進食。大多數人在收到這個信號時確實會停下來。這些藥物的作用就是模擬GLP1。它們會向你注入一種GLP1的人工複製品。但是,與那種在你體內停留幾分鐘後消失的GLP1不同,這種GLP1可以在你的體內持續一整個星期。所以,當我去咖啡館,吃我通常會吃的東西時,我的體內充滿了信號告訴我:“你已經飽了,Johan,你不需要再吃了。”這確實是它運作的一個關鍵部分。最初這些藥物被認為是作用於你的腸道,對吧?這些GLP1是一種在腸道中產生的荷爾蒙。人們認為它的效果是減慢腸道的運作,延緩胃排空。這確實發生了,但最新的科學研究和現在接受訪問的頂尖神經科學家們現在相信,實際上它主要是對你的大腦產生作用。它改變了你想要什麼以及你如何想要這些東西,這帶來了一系列巨大且平行的好處和風險。
    – 有趣的是,這是一周一次的注射,你基本上從一次注射中感覺到整整一周的飽足感。
    – 是的,不是每個人都立即達到那個狀態。有些人需要更長的時間。有些人,副作用簡直無法忍受,他們根本無法服用,或者無法持續服用。我訪問了不少處於這種狀態的人,但對大多數人來說,我能描述的最佳方式就是,你可以想像一下,你剛吃完聖誕晚餐。
    – 是的。
    – 我走近你,你完全是脹得不行。你躺在沙發上,我走過去說:“嘿,Steven,我給你買了個巨無霸,給你。”你會說,我的意思是,你可能能強迫自己把那個巨無霸吃下去。你可能會嘔吐,但你可能真的能吃下去,但你就是不想。你覺得很飽。所以,它對於飽足感的感知非常迅速,以回應你的生理感覺。所以我以前每天大約吃3200卡路里,現在大約吃1800。這是一個巨大的下降。這帶來的好處顯而易見,但代價也非常高。我實際上發現了12個非常大的風險。而且還有各種各樣的……因為最開始,當你聽到這些時,你會想,這不就是雙贏嗎?誰不想要這樣呢?但也有很多風險和缺點。
    – 我想講講所有這些風險和缺點,但我覺得人們聽到這些時,可能會對此進行一些反駁,這有點和你預期的反應相悖,這就是,Johanna,我真的很喜歡吃東西。我真的、真的享受吃東西的過程。難道你不覺得失去了快樂嗎?因為食物以不同的方式給了很多人快樂。所以,現在失去對早餐那種渴望,你不覺得有點煩惱嗎?這不是奪走了你的一部分嗎?
    – 這對很多人來說是個大缺點。我覺得我算是比較少見的那種人。讓我先解釋一下大多數人對此的感受,然後再解釋我自己的感受。你說得對。即便是開發這種藥物的科學家之一Jens Jules Holst也曾說過,對於大多數人來說,生活在沒有食物快樂的狀態下是無法忍受的。過了幾年,他們就會放棄,因為他們想享受生活,對吧?而在一天中,給我們帶來快樂的關鍵之一就是吃東西。很多人都是這樣的。如果你看看,例如,J. Rayner,這位在英國的傑出美食評論家,他曾描述自己開始服用這種藥物後的情況。他會去巴黎最好的餐廳,這些是他喜愛的地方,但他卻無法從中獲得任何快樂。對於他來說,這真是糟糕透頂。這是一個非常普遍的抱怨,認為它擠壓了食物的快樂。老實說,我的經歷幾乎是相反的,但我想強調的是,我確實覺得自己相當不尋常。所以,當我開始服用這些藥物時,我意識到這些藥物的一個有趣之處是,它們會讓你內心深處與食物相關的心理問題顯露出來,對吧?因為它以極其根本的方式中斷了你的飲食模式。這對很多人來說是非常具挑戰性的。我相信我們會談到這一點。但對我來說,我意識到自己吃東西的過程是從小時候開始的。我從食物中獲得的快樂主要不是來自品嚐和細嚼,而是來自於塞滿自己的感覺。所以塞滿自我的感覺就像是你在聖誕晚餐時所做的那樣,我們有時都會這樣。塞滿就是故意地在你已經飽了之後繼續進食。而你會以一種身體的感覺來體會這種感覺。你可以感覺到它在推動著你的食道,並且往胃裡擠。從小時候開始,由於我在一個非常暴力和混亂的環境中長大,我認為我學會應對此的一種方式是,雖然我也有很多積極和有建設性的應對方式,但其中一種消極的應對方式就是透過大吃來安慰自己。當我開始服用Ozempic時,我實際上再也無法那樣吃了。你無法再塞滿自己。如果我強迫自己這麼做,我就會真的嘔吐。因此,對我而言,它大幅度減慢了我的進食速度,讓我現在更享受食物。我不想誇大其詞。我不是一個美食家。我永遠不會成為那樣的人。但我記得在我開始服用這種藥物三到四個月後,和我的一位朋友一起去吃晚餐。
    他們對我說,你知道,和你一起吃飯一直有點壓力,因為你吃得太快了,但你似乎並不真的享受。而現在你看起來真的在享受你的食物。但我再強調一次,我不認為我在這方面是典型的,像Jay Rainer這樣的人比我多得多。
    我真的想深入探討人們與食物的關係,但我想先結束你說的關於奧占比對大腦影響的話題。你談到了腸道中的GLP1及其對饱腹感的影響,但你還提到現在有研究表明,它也對大腦有所作用。
    這實在令人著迷。這為這些藥物在成癮方面開啟了全新的潛在益處,同時也為這些藥物在抑鬱症方面帶來了一系列潛在風險。因此我要強調,科學界對這些藥物在大腦中發生的情況存在很大的分歧。這就像你在面試人們一樣,像是一幅正在成形的畫面。一年後我們會比現在知道得更多。但是,90年代在倫敦Hammersmith醫院實際上發現的事實是,我們不僅在腸道中有GLP受體,我們的大腦也有GLP受體。事實上,GLP1可以在大腦中產生,對吧?這真是太有趣了。它也可以在你的甲狀腺中生成,這非常重要,我相信我們會回到這個話題。
    所以當你服用這些藥物時,正如約翰·懷爾丁(John Wilding),這些藥物開發的關鍵人物之一告訴我,你可以標記藥物,這意味著你可以對其進行飲食測試,然後給動物服用,然後切開它們的腦袋。顯然你不能這樣做於人類。當你這樣做時,只要給他們藥物,然後在之後切開他們的腦袋,你會發現這種藥物在大腦中無處不在。它遍佈整個大腦。它主要對大腦產生影響,對吧?而且從更經驗的角度來看,這種感覺也是如此。當你服用它時,感覺會想要不同的東西。這不僅僅是一種身體的感覺,我滿足了。我記得我帶我的教子們去麥當勞,可能在我開始服用它的一週後。我不想吃麥當勞。我的一位教子問我,你是誰,你對約翰做了什麼?因為這與我的喜好相反,而我生命中的一個低潮是2009年的聖誕前夕。我去了我本地的KFC,就在我們現在的角落附近,因為我曾經住在這裡。我對櫃台後的員工說,我的標準訂單,真是噁心,我不想重複。櫃台後的員工說:哦,約翰,我很高興你在這裡,稍等一下。我心想,好吧。然後他跑到了炸雞的地方去忙。後來他帶回來一張巨大的聖誕卡,所有當天的工作人員都在上面寫著,致我們的最佳顧客,然後他們都為我鼓掌。其中一件可怕的事情是,我想這根本就不是我最常光顧的炸雞店,怎麼會發生在我身上呢?
    但當你與前沿的神經科學家交談時,我深入訪問了他們,基本上有三種理論來解釋這些藥物對你腦袋的影響。非常廣泛地說,這實際上是一種相當粗糙的表述。一種是你大腦中有一個稱為獎勵系統的東西。獎勵系統是什麼激勵你去做任何事情。因此,你知道,你有性行為,你吃東西,你和朋友見面,你的獎勵中心就會運作。這使你在做些愉快的事情時感覺良好。而這些藥物的一種理論是,它們會減弱你的獎勵系統。所以我不想吃巨無霸的原因是巨無霸對我的獎勵感受不如在我服用這些藥物之前那樣強烈。這顯然帶來了一系列的風險,因為然後你會問,如果它減弱了我對巨無霸的獎勵感,那它是否也減弱了我對我喜愛事物的獎勵感?寫作、閱讀,這是一個重要的爭論。有一些人擔心,在某些人中,這可能會引起自殺的感覺;而且在某些人中,它可能會引起抑鬱。在美國,FDA要求在藥物上加註這種警告,那是其中一個擔憂。但還有其他科學家表示這並不正確,自殺風險並不準確,並且它們不是通過減弱獎勵系統來起作用的。有些人,比如阿拉巴馬州伯明翰大學的奧雷里奧·加利(Aurelio Galli),告訴我,他認為它的作用是重置你的偏好。這就像把你的電話恢復到出廠設置一樣。它會將你最想要的食物的關鍵元素重置到更健康的水平。
    我可以插嘴一下嗎?對不起,我在你談到你去麥當勞而不想要麥當勞的時候一直在想,我漸漸意識到,在我的生活中,如果我今天吃了不健康的東西,比如糖或餅干,我會發現自己明天更想再吃一次。我回想起我生命中的某些時期,感覺像是進入了一種糖上癮的旋渦。這可能是因為壓力或某些因素,但這讓我想到了糖本身在某種程度上是有一定成癮性的。所以當你在談論這些時,我在想,是不是只是因為你消耗了更少的糖和這些上癮的食物物質,所以你明天想要的就更少,你知道我在說什麼嗎?是的,有個實驗複雜地證明了你是對的。
    我能先談談大腦的一件事情,然後再回到你剛提到的內容嗎?因為你提出了一個非常重要又真實的觀點。第三種關於大腦如何運作的理論,這來自一位名叫保羅·肯尼(Professor Paul Kenney)的科學家,他實際上進行了與你剛才所說的實驗。他主張在你的大腦中,不僅有一個獎勵系統,還有一個叫做飽足系統的東西。對於那些想要了解這些藥物以及我們的飲食出現問題的人來說,這是一個關鍵的概念。理解飽足的意思就是擁有足夠的感覺,對吧?我們都曾有過感到飽足的體驗。你會說,好吧,我吃飽了,我不想再吃了。我們在食物、性,以及各種事物中都會有這種感覺,對吧?你就是感到飽足。他認為在你的大腦中,基本上獎勵系統旁邊也有一個飽足系統,這個系統會告訴你,「史蒂文,你已經夠了,現在停止。」他認為這些藥物的作用是提高你的飽足系統,而不是降低你的獎勵系統,對吧?這方面有著激烈而持續的辯論。我們所知道的是,它們對大腦有著一些非常顯著的影響,這帶來了我們需要思考的各種含義。在我學習過程中,我曾想,這是一種更親密、風險更大的轉變,而不僅僅是聽到「哦,我正在使用某種影響我胃部的東西」對吧?所以,這裡有很多關於大腦和成癮的含義,我們可以討論。但回到你所問的那個重要問題,所有我學到的東西中,有一個實驗讓我有些驚訝,因為顯然我也在試圖弄清楚,我們是如何走到這一步的。因為乍一看,我可以理解這似乎是多麼瘋狂,這對我來說也確實如此。我們在過去40年內獲得了巨量的體重。我1979年出生。出生那年,只有6%的英國人是肥胖的。現在是26%,對吧?這是人類歷史上前所未有的驚人增長。而且我們竟然達到了一個地步,會注射可能有風險的藥物來阻止自己進食,這看起來如此不自然和錯誤。我試著思考,我們是怎麼到這裡的,對吧?發生了什麼,這就是為什麼飽足如此重要。這一實驗我認為有助於理解你剛剛提到的關於糖的事情。這是由保羅·肯尼教授進行的,他是紐約蒙特西奈醫學院的神經科學主任,也是位出色的神經科學家。保羅在都柏林長大,然後在他20多歲時搬到美國做博士學位,我想是這樣。他首先搬到了聖地亞哥。不久他就注意到,美國人的飲食與愛爾蘭人完全不同,對吧?他們攝取的糖分和脂肪更多,食量也大得多。大約在那裡待了一年,他就增加了大約1.5石的體重。我想是增加了23磅,變得非常肥胖。他開始思考,類似於你問的問題,這些食物在你消費的時候,是否會以某種方式改變你的大腦,使你更想去消耗它?到底怎麼回事?於是,他設計了一個實驗來調查這個問題,我給它起了個綽號叫「起司蛋糕公園」。這不是它的正式名稱,對吧?你拿一群老鼠,把它們放在籠子裡。它們只能吃過去幾千年進化出來的食物,這是基於它們自然飲食的顆粒食物。如果你這樣做,儘管它們有比實際能吃的更多的顆粒食物,它們也會吃到剛好足夠應付飢餓就自然停止,對吧?所以當它們吃到自己進化出來的食物時,它們從來不會變成超重或肥胖,只會穩定體重。它們有一種天然的營養智慧。然後肯尼教授將美國飲食引入它們的生活。他煎了幾條培根,買了一些士力架,最重要的是,他給了它們大量的起司蛋糕。它們開始慢慢品嘗起司蛋糕和其他食物。很快,它們就對這些食物瘋狂起來。它們拒絕了自己進化出來的食物,反而開始痴迷於食用起司蛋糕、油炸培根和士力架。他向我描述它們像是怎樣的情況,他把起司蛋糕放進去,然後它們就會撲向起司蛋糕,然後開始吃著出來,身上全是起司蛋糕。這種食物讓它們所有的營養智慧消失了,徹底消失,並且它們變得痴迷於這種新食物。正如他對我所說的,不到幾天,它們就變成了不同的動物了。它們所有的健康指標都變糟了。它們變得痴迷於吃東西。在幾個星期內,它們的健康狀況真的變得很糟,變得極度肥胖。然後他更加改變了實驗,對我這個前垃圾食品上癮者來說,這有點殘酷。他把所有的美國食品都拿走,它們只留下進化出來的食物,也就是它們曾經吃的食物,對吧?他相當肯定他知道會發生什麼,它們將吃更多的自然食物,不會像之前那樣少,這將證明垃圾食品擴大了你的食慾。然而,結果卻不是這樣,發生的事情更糟。它們完全拒絕了自然食物,就好像完全不再認識它是食物一樣。它們拒絕去吃,開始挨餓,直到真的非常饑餓時才回去吃自然食物。
    這裡有許多人類的例子,但哈佛的營養學教授杰拉德·曼(Gerald Mann)告訴我,我認為你的問題中提到的,某種關於我們飲食的事物,正在削弱我們知道何時該停止的能力。因此,我們已經發展到這個地步,如今有如此多的人,47%的美國人想要一種藥物來讓他們停止進食。
    我在你書的第二章中讀到了你所稱的“起司蛋糕公園”。他進一步實驗的一種方式是用電擊動物,讓它們在吃某些食物時受到電擊。你在書中提到,他會在動物的眼睛中照射黃色的光,讓牠們最終對這種黃色的光感到恐懼。對於天然食物,當他在牠們眼中照射黃色光時,牠們會逃跑。但即便在牠們吃垃圾食品時,他對牠們照射黃色的光,牠們仍會停留並繼續吃起司蛋糕。這是你書第二章的結論,我在這裡寫到,這來自於研究者,保羅(Paul)得出的結論是,如果你長時間接觸這種食物,對它的渴望是如此強烈,以至於你會忽略各種負面後果而繼續進食。
    正如我所知道的,在我的生活中,我對肯德基的痴迷對我生活產生了明顯的負面影響。這與這些藥物的相關性非常重要。因此,長期以來我一直在觀察兩件事情:我們為何會如此快速地增加體重。全球肥胖率在我的一生中增加了三倍,這在人類歷史上是前所未有的。這究竟是為什麼,又這些藥物是如何運作的?起初我認為它們像平行線,但是我實際上意識到它們實際上是如同編織的情節。答案是完全密切相連的。我們知道的食物種類深刻地削弱了我們的飽腹感。它完全打亂了,就如同它對老鼠造成的那樣。我們沒有得到那種信號:你已經吃飽了,應該停止進食這類食物。而這些藥物所做的正是恢復了飽腹感。卡瑞爾·拉魯(Karel LaRue),另一位開發這些藥物的關鍵科學家,對我說,這些藥物給你的是飽腹激素。它們讓你重新感覺到飽足感。
    在某種程度上,我起初想,這樣聽起來讓整件事情顯得瘋狂,因為有一位叫邁克爾·洛(Michael Lowe)的教授,他在費城的德雷克塞爾大學,是個才華橫溢的人,對我說,你必須理解,這些藥物是對一個人工問題的人工解決方案。我們通過一個災難性的食品系統人工創造了這個問題,這個系統從童年起就一直在摧殘我們。然後這些藥物作為這個問題的人工解決方案出現。你首先想到的是,我們必須解決食品系統的問題,這完全正確。我記得和我一位最親密的朋友談話,我在書中稱她為朱迪,雖然這不是她的真名。她是在七年前得了癌症的,所以我一直陪伴她度過了那個艱辛的過程。那絕對是一場噩夢,因為她是一位單親媽媽。你可以想像那會有多可怕。我對她說,我覺得自己服用這些藥物簡直就是一個完全的騙子。因為我一直在談我們需要解決社會問題的根本原因。我很清楚這個問題的根源,而這樣子只是處理表面症狀。她對我說,聽著,約翰(Johan),你可以選擇不服用這種藥物。如果你想這樣做,沒問題。但當我得癌症的時候,我們知道環境中有些事物正在觸發女性乳腺癌的原因。現在英國每七位女性中就有一位得乳腺癌。這在過去是沒有的。在日本,一共有38位女性中才會有一位得乳腺癌。英國和美國的生活方式上確實出現了問題,這正引發了乳腺癌。她對我說,當我得乳腺癌時,你並沒有告訴我,哎呀,這所有的環境問題造成了乳腺癌,而現在你想要再次把自己注入另一種毒藥,化療來解決它。沒有,你說的是,喔,我們有環境問題,顯然這個環境問題需要解決,但你必須活下來,你才能解決它。她給我的比喻幫助了我。她說,如果你的房子著火了,你可以說,我們需要建造不易燃的房屋,並且應該立法要求必須裝有噴頭。當然我同意。但是你首先需要把房子裡的火撲滅。就在那次談話之後不久,我遇到了一個名叫傑夫·帕克(Jeff Parker)的人。他在舊金山,是一位66歲的燈光設計師,當他第一次開始服用減肥藥時,體重約為16石(約102公斤)。他真的很危險,有心臟問題、肝臟問題及腎臟問題。他走路時感到非常痛苦。他服用了下一代的減肥藥Mungaro,減輕了大量的體重,並且所有的健康問題也得到了逆轉。現在他每天都會帶著他的狗走過金門大橋,非常快樂,並表示,我覺得現在我要享受我的退休生活。我對他說,傑夫,你不覺得我們應該解決環境問題嗎?他說,絕對正確。我完全同意你的看法。你開始那個運動,讓我加入。但我必須告訴你,在我們實現之前,我會死去。對吧?我們在未來幾年內無法做到。我想活下去。
    我發現自己難以反駁。如果人們說,嗯,你知道,你其實可以不選擇早上在咖啡店的工作。你可以選擇去吃沙拉或其他東西。對,這是你在做的選擇,你有責任做出更好的選擇。因此,這完全是我腦海中的聲音。我記得我有一個朋友,我在晚餐時和他聊這件事。我在分享我所學的所有知識,我提到你知道的,我思考過的,是肥胖的風險,當你了解這些風險時,真的讓人感到不安。我真的感到驚訝。我們都知道肥胖對健康不好,但當你看到肥胖的證據時,才驚訝於它對你健康的影響,不僅僅是糖尿病,還有癌症、癡呆等各種疾病。我們可以再談談這個。所以我當時心想,你必須權衡肥胖的風險和這些藥物的風險。我了解到,這些藥物有12個顯著的風險。他說,你在說什麼?你根本不需要權衡這些風險。還有第三個選擇,去節食,做運動,對吧?他說,我見過你這樣做。你已經做過很多次了,對吧?就這樣做。當然,我腦海中有這個聲音。我覺得我是在作弊。我在想,為什麼我不這樣做呢?對。我真的開始對這個問題有了更深入的理解,當我去採訪一位名叫Tracy Mann的奇妙教授時,她在明尼阿波利斯,我遇見了她。她進行了一些關於飲食的最重要研究。其實,我是在一個叫Isles Bun的地方採訪她,這是一家在明尼阿波利斯非常有名的肉桂捲店。當我到達時,門口的那個人問我,有沒有來過這裡,我說沒有。他說,那我給你一個免費的肉桂捲。他給了我這個大約2000卡路里、巨大的肉桂捲,整個時間我們都在討論飲食。Mann教授在2000年開始進行這項研究。她想弄清楚飲食究竟有多有效,對吧?在那個時候,科學上似乎很明確,飲食真的有效。如果你開始節食,你會減輕體重,對吧?但她在查看幾乎24000個研究時發現,其中大多數的研究都是追踪參加飲食的人三個月。所以你運用你的意志力,節食三個月,減輕了很多體重,但他們就停止了。這暗示著你將永遠保持在這個較低的體重。然而,她知道其實很多人並沒有這樣的情況,所以她更詳細地查看,發現有24個研究跟踪了參加飲食的人,不僅在短期內,而是持續了兩年,少數的案例甚至長達五年。當你看長期的情況時,情況就會大不相同。在兩年後,平均一個節食者只減了兩磅,對吧?所以這不是什麼,但也差不多就是沒有,對吧?這實在是太低了。所以根據有關節食的研究,我們知道,真正能在節食中成功並保持減重的人只有少數,大約10%的人。大家都知道這樣的人,我家裡就有這樣一個人,對吧?但對於絕大多數人來說,這並不奏效。我記得跟Mann教授以及很多研究這個問題的科學家們說,那怎麼可能呢?因為我們知道,只要知道物理學的定律,就知道如果你攝取的卡路里少於你燃燒的卡路里,顯然你會減輕體重。要反駁這一點,你必須反駁物理學的定律,對吧?那麼為什麼這些人正在節食,但卻沒有減輕體重呢?Mann教授和其他人向我解釋了這幅畫面中缺失的一些東西,我認為這真的幫助我們理解這個問題,也實際上對了解這些藥物很重要。我認識的許多科學家解釋說,隨著體重增加,會發生一些生物學上的變化,這使得你更難以找到一條能持續的方法。因此,在60年代和70年代,對於體重有一種幾乎被普遍接受的理論,被稱為設定點理論。聽起來有點複雜,但其實很簡單。你可以想想你的體溫,對吧?你的身體想要你保持在我們現在這個溫度。如果這個溫度升高,無論是發燒還是去撒哈拉沙漠,我們的身體都會不由自主地非常努力地將體溫調降。它會讓我們出汗,讓我們感覺非常不適。同樣,如果你的體溫下降到目前這個溫度以下,你的身體會開始發抖。又會讓你很渴望熱量,對吧?所以你的身體有一個保持你體溫的設定值,並且在你的一生中都在為了保持在這個範圍內而努力。長期以來,人們認為你的體重也是這樣的,當你出生或可能在子宮裡時,你有一個生物學上的體重設定點,這在你的一生中保持不變。你可以稍微上升或下降,但基本上你是一個固定值。但接著肥胖危機在70年代末、80年代初發生了,人口中有一大部分體重急劇上升。看起來,設定點理論是錯誤的,對吧?這顯然不可能正確,因為如果這是真的,那就不可能出現這種情況。
    但德雷克塞爾大學的勞教授以及其他地方的其他人和專家發現了我看來真正發生的事情,我認為這產生了非常強有力的證據。當你增加體重時,你的身體基準點會上升,對吧?所以假設我的身體希望我保持在18%的體脂率。當我達到30%的體脂率時,我的身體會非常努力地維持在那個較高的水平,對吧?一開始這似乎很奇怪,為什麼會這樣?假設你增重了三石,對吧?然後你試圖減肥。我們不會想像假設中的羅伯特·德尼羅在電影《怒牛》中增重了三或四石,然後試圖減少飲食。但你會發現的是,你的代謝會大幅減慢。所以你必須消耗比現在多得多的卡路里才能達到一樣的數字。你會渴望更多的甜食和鹹食。你的能量會降低,因此你會發現很難鍛煉。因此,你的基準點已經上升,並試圖將你保持在那裡。我記得跟很多科學家說,這看起來真的很奇怪。為什麼進化會給我們這樣的特徵?這真是一種不良適應,對吧?這為什麼會是這樣?他們向我解釋道,你必須考慮我們進化的環境。在人類進化的環境中,事實上,幾乎每個人類環境直到大約100年前,都沒有完全充足的卡路里存在。事實上,終其一生都完全充足的卡路里從來不存在。你會發現周圍有遠比你能吃掉的卡路里多得多的情況。這從未發生過。因此,你的身體——進化沒有為我們準備好應對這種情況的良好本能。你能夠獲得的最大風險是饑荒對吧?在你生活中的某個時期,食物會用盡,你會陷入真正的麻煩。在一場饑荒中,最胖的人在開始時將是最後一個站著的人。對吧?蒂莫西·查拉梅在饑荒的第一周就會死,而你知道,約翰·甘迺迪在結束時可能依然活著。雖然我說的不是一個好的例子,因為約翰·甘迺迪已經去世了,但你明白我的意思,對吧?所以實際上,這就是為什麼我們的進化讓我們準備好,哦,如果你增加體重,就努力保持它。因為遲早,你在饑荒中無論如何都要減掉它。因此,我們進化了這種本能,當我們增加體重時,會經歷這些生物學變化,使其更難回到原點。這並非不可能,意志力是真實存在的。有些人可以做到,但當你嘗試時,你是在與自己的生物學作鬥爭。你也面臨著來自心理學和環境的挑戰,原因多樣,我們可以深入探討。所以減肥飲食並非無效,但我們必須誠實。任何時候都有17%的人在節食。我們真的嘗試過這條路,對吧?我們已經有40年的時間不斷推廣節食和運動作為唯一的解決方案。而我們變得越來越胖。於是,這幅畫中存在著某些缺失。我認為這部分是基準點理論。這對於藥物也很重要,因為有些人像我之前提到的與大腦有關的奧雷利奧·加利教授那樣,認為這種藥物可能實際上是在重置你的生物基準點,降低你身體試圖維持體重的“溫度”。它在降低你的基準點,以便你不會經歷減肥時代謝減緩和其他所有會發生的影響。我認為,平均而言,這可能不完全準確,但我認為我們現在的生活壓力比以往更大。我懷疑這種更有壓力的、更瘋狂的、更多忙碌、充滿通知的、社交媒體驅動的、屏幕時間的生活對我們與食物的關係有何影響。如果那方面真的存在關係,你知道,現在有更多的孩子有ADHD,焦慮激素似乎也在飆升,並且似乎壓力與食慾之間存在著關聯,這成為了對我們意志力的重力。對的,你完全正確。當我檢視這些藥物在伯克所帶來的12種風險時,這是我非常擔心的,也是我親自經歷過的。我注意到我有這種奇怪的感覺。約六個月後,我意識到了一些事情。我正在大量減重,對吧?我失去了相當多的體重。我減掉了三石。這段時間是多久?從我開始到現在。一年多一點。那段時間的體重減輕速度如何?在一開始是相當平穩的直線向下降。但我有一種奇怪的感覺。我有一位朋友丹妮爾當時懷孕。我一直不斷碰到她。我們的發展似乎截然相反。她在變得更豐滿,而我在變得更瘦。我記得有一次走開時想:“這真奇怪。我得到了我想要的東西。為什麼我對此感覺不好呢?”對吧?我其實並沒有感覺好很多,有將近六個月的時間我都在想:“這為什麼呢?”那你所說的更好的意思是什麼?我覺得我的情緒變得相當平淡。我感覺……我完全不是抑鬱,但我覺得有點遲鈍。我想:“這很奇怪。”我想:“也許這只是我生活中其他事情的影響。你永遠不會知道這是否僅僅是個人的問題。”但很多人也報告了這一情況。大多數人在服用藥物時感到非常快樂。但有一個相當的少數人。因此我開始專注於這個問題。飲食心理學。結果發現,我們吃飯的原因大約有五個……
    顯而易見,第一個也是最重要的因素是維持生計,對吧?
    如果你在一年前問我「為什麼要吃?」
    我會說:「主要原因是為了維持我的身體。」
    但現在我發現自己吃的比身體所需的少得多。
    所以我之前攝入的那些卡路里,其實是在做其他事情,對吧?
    而吃東西的原因之一…
    就是享受,這我們已經討論過了。
    但人們吃東西的另一個原因是為了尋求安慰,對吧?
    人們從食物中獲得極大的安慰。
    特別是暴飲暴食可以帶來很多安慰。
    這一點我們知道,因為每當遇到壓力事件時,
    垃圾食品的訂單就會大量上升。
    911事件之後,人們訂購比薩和炸雞的數量激增。
    當特朗普在藍州贏得選舉的那天晚上,
    在Uber Eats和其他送餐應用程式上,
    人們訂購塔克和不健康食物的數量也大幅增加,對吧?
    如果你是一名男性,失去了工作,
    你增重的可能性會大幅增加,
    部分原因是這非常令人沮喪,會讓你想用食物來安慰自己。
    而當你服用這些藥物時,
    你的安慰食用能力就會被剝奪。
    你無法再利用食物來安慰自己。
    我認為我們有一個很好的類比,
    來幫助我們思考這對你造成的影響。
    所以如果我們想了解這些藥物的效果,
    我認為最好的對比是減重手術,對吧?
    到目前為止,持續地減掉超過20%的體重是非常困難的。
    唯一能快速實現的方法就是減重手術。
    所以我認為我們必須看看這些結果。
    這是胃束帶手術,有四種不同的形式。
    但基本上我們所認為的胃束帶手術,正是胃部手術,這是其中一種對吧?
    因此,我認為你必須看看胃部手術的證據。
    在某些方面,這非常鼓舞人心。
    我們知道胃束帶手術和其他形式的胃手術能大幅改善你的健康。
    如果你接受其中一種手術,
    在接下來的七年中,
    你死於心臟病的可能性降低56%,
    死於癌症的可能性降低60%,
    死於糖尿病相關原因的可能性降低92%。
    事實上,這對你的健康來說是如此良好,
    在接下來的七年內,
    你死於任何原因的可能性降低了40%,對吧?
    所以我們知道,逆轉肥胖會大幅提升
    大多數情況下的身體健康,對吧?
    有時候甚至非常顯著。
    但我們也知道,從減重手術中可以得到,
    減重手術有很多缺點。
    這是一種可怕的手術,
    每千人中就有一人會在手術中去世,這真的很殘酷。
    但我們也知道,我認為這是非常重要的
    與你所問的問題相關的事情是,
    它對你的心理有影響。
    所以很多人變得更加快樂。
    大多數接受手術的人都很高興。
    但有17%接受手術的人
    在手術後需要住院心理治療,
    因為他們非常沮喪或痛苦。
    你自殺的機率在接受減重手術後幾乎增加了四倍。
    我認為有很多原因解釋為什麼這樣,
    其中一部分可能是手術及其後果的殘酷。
    但我認為很大一部分是,
    你剝奪了人們的安慰食用權利,對吧?
    如果你無法擁有這樣的過活方式,
    尤其是那些接受胃束帶手術或其他手術的人,
    他們往往是非常肥胖的人。
    因此,大多數人會在生活中強烈感受到這種影響。
    如果你剝奪了他們一種關鍵的舒緩方式,
    當事情進展順利時,你可以重建自己的生活。
    你可以找到其他方式來獲得那種安慰。
    這是非常有價值且重要的。
    但很多人只是將其視為
    深刻的痛苦和焦慮。
    我訪問了很多這樣的人。
    當人們接受這些手術時,
    我在你的書第八章中讀到,
    每十個人中就有一個會對酒精、賭博、購物或毒品等其他成癮物質產生依賴。
    所以這是非常明確的證據,
    顯示心理上的舒緩
    只是轉移到了其他地方。
    這是引人入勝且令人不安的。
    我也與一些經歷了所謂「成癮轉移」的人交談過。
    我與一位名叫羅賓·穆爾的非凡女性交談過,
    她曾重達303磅。
    她接受了減重手術,
    因為其他所有方法都沒有效果。
    她覺得自己真的是食物的奴隸。
    這是她自己的說法。
    這對她的影響非常深刻。
    她知道為什麼自己增重如此之多。
    在她的案例中,童年時期她遭受了性虐待。
    她曾被強暴,卻從未告訴過任何人。
    她相當故意地增重,
    以便遠離男性。
    她認為,如果自己真的很胖,
    就不太可能受到攻擊,這在意外中是相當常見的。
    她減掉了所有的體重。
    她感覺很好。
    她的身體狀態變得好多了。
    人們對待她的方式也好多了。
    但她經歷了一次轉變,以前她不怎麼喝酒。
    在大學時期,她曾經喝得很頻繁,
    但她從來不算是重度飲酒者。
    然而,她迅速變得非常酗酒。
    她曾在多倫多機場附近工作。
    她在上班途中和回家途中都會喝酒。
    最終因為在工作時醉酒而被解雇。
    對她來說,她意識到,
    這也是一種有趣的思考方式,
    與這些藥物的關聯。
    我不想強調這不會發生在每個人身上。
    我不認為這會在大多數人身上發生,
    毫無疑問。
    但當你服用這些藥物時,
    驅動你飲食的根本心理原因
    會受到深刻的干擾,
    而在許多情況下,這些原因會浮出水面。
    對我來說,這一開始是痛苦的,但也很有幫助。我記得我在拉斯維加斯的一天,你知道,我花了很多時間在拉斯維加斯寫一本有關那裡發生的一系列犯罪的書。我當時懷著一種非常陰鬱的心情,投入了很多精力,而我感到非常糟糕。這與某個人有關。這是一個長故事,但確實是一件可怕的事情。我去了西沙哈拉的肯德基,那是全世界最陰鬱的肯德基。我對它有著秘密的愛。在一種自動駕駛的狀態下,我點了我總是會點的東西,你知道的,就是一堆炸雞。我坐在那裡,心裡想著:“哦,糟糕,我吃不了這個。” 我記得桑德斯上校就在牆上俯視著我,彷彿在說:“我的最佳顧客發生了什麼事?”
    因此,剝奪舒適飲食的體驗,除了剝奪享樂之外,這是一件非常困難的事情,而這兩者是相關的,卻又有些不同。我再次聯繫到我曾經聊過的朋友,她曾經患過癌症。我去找她,說:“這真的很難,是吧?” 她說:“聽著,問題不是藥物造成的。藥物讓這個問題顯現出來。現在你可以用其他方式來處理這個問題,是吧?” 這就是我一直在努力的事情,在書中寫到的內容。
    但對我的書《魔法藥丸》的所有研究中,吸引我的一個方面就是這件事情是多麼複雜。每當你看到一個效果時,它似乎總是會引出另一個效果。這是一個非常複雜且困難的話題。任何人告訴你:“要麼,這些藥物太棒了,它們將拯救我們所有人;要麼,這些藥物都是魔鬼。這太糟糕了。” 我覺得這並沒有與人們攤牌。我認為問題是複雜的。我認為每一步都有風險。我們需要一同深入思考這種複雜性,以誠實的方式來尊重這種複雜性。
    你提到了早期童年創傷對我們與食物和飲食關係的影響。我記得在你的前本書《失落的聯繫》中也讀到過一些相關內容。但是,有什麼數據或統計數據能夠證明創傷會導致我們與食物形成這種過度尋求安慰的關係呢?有沒有特別的研究讓你印象深刻?
    哦,當然。在我在撰寫《失落的聯繫》期間,有一位我熟識的博士,當我在撰寫這本書時,我以不同的視角想到了這項研究。這位叫做文森特·福萊提(Dr. Vincent Folletti)的博士,80年代初,他是聖地牙哥的一名醫生,當時受到Kaiser Permanente的聯絡,那是一家大型非營利醫療提供者。他們告訴他:“聽著,我們面臨一個問題。我們不知道該怎麼辦。” 肥胖問題正在急劇上升,雖然按我們的標準而言仍然偏低,但卻迅速上升。他們試著向人們提供飲食和運動計劃,但沒有任何效果。他們說:“我們不知道該怎麼辦。我們能給你一筆錢,讓你去做藍天的研究嗎?走吧,搞清楚我們該怎麼做。” 他說:“好吧。”
    於是他拿了一大筆錢,但他心裡想:“我能做什麼?” 他開始與200位非常非常肥胖的人合作,這些人嚴重肥胖,嘗試過各種減肥方法卻都失敗。他坐在那兒與他們一起工作,思考著:“我能做什麼?” 他想到了聽起來很愚蠢的想法。他說:“如果非常肥胖的人真的停止進食,我們進行醫學監控,並給他們打維他命針以防止併發症,那他們會不會燃燒掉體內的脂肪儲備,恢復到健康的狀態呢?” 在一系列醫學監控下,他們進行了這一實驗。令人難以置信的是,起初這是有效的。有一位我稱之為蘇珊(Susan)的女性,實際上不是她的真名,從超過400磅減到了138磅。這真是太不可思議了,她的家人打電話給醫生,說:“你拯救了蘇珊的生命。她非常高興。”
    然而,有一天,發生了一件沒有人預料到的事情。她崩潰了,去肯德基或其他地方開始異常地進食。過了一段時間,她又回到了之前的狀態。雖然不是完全回到之前的樣子,但相似。福萊提博士約見了她,他問:“蘇珊,發生了什麼事?” 她低下頭,顯然感到十分羞愧。我不知道發生了什麼。他問:“那天,你能跟我講講嗎?那一天你崩潰了,當天有沒有發生什麼事情與其他日子不同?” 結果那天發生了一件蘇珊從未經歷過的事情。她在酒吧裡,有一位男士接觸了她,並不是用惡劣的方式,而是相當友好的方式。但她感到非常不安,於是開始吃東西。這時福萊提博士對她說:“蘇珊,你什麼時候開始增重的?” 在她的情況下,我認為是她10歲。博士問:“那麼,你在10歲的時候,有沒有發生什麼事情與9歲或11歲時不同,或當年發生了什麼事情?” 她低頭回答:“那是我祖父開始強姦我的時候。”
    福萊提博士面試了項目中的每個人。他發現60%的人在遭受性虐待或襲擊後出現了極端的體重增加,這是一個驚人的數字,對吧?60%的女性。於是他驚訝地問:“這怎麼可能?” 蘇珊給他解釋得很好。她說:“超重被忽視,而這正是我需要的,對吧?如果你嚴重超重,你就不太可能受到性侵犯,對吧?這顯然是有可能發生的,但這種情況相對較少。”
    當你理解這一點後,你開始重新看待這些藥物,為什麼有些人在服用這些藥物時會感到非常恐慌。因為其中一些人會突然感受到,「天啊,我真的很脆弱,容易受到這一創傷事件的重演。」這只是一個例子。我在書中列出人們為什麼像我這樣飲食的許多原因,還有許多其他的因素也會被觸發、激活和擾亂。你在書中提到了一個我之前從未聽過的詞,這幾乎是個短語。我記得你說過「環境是肥胖促進的。」我只聽過這個詞「致癌性」。對,「致癌性」,對,這基本上意味著某些東西會給你帶來癌症。但你卻說我們所處的環境是……我理解的是這幾乎是傳染的。就像我在現代世界裡生存,就會讓我肥胖。當你講到加工食品的時候,有一個數據特別引起我的注意,那就是,當我們吃加工食品時,平均每天會多攝取500卡路里。這實在是令人震驚。你知道,我在這個播客上訪問過幾位嘉賓,他們談到了加工食品及其上升的趨勢。我真心想知道,社會是否會有任何改變,是否有任何跡象顯示有一天,政府會介入禁用它,或徵稅更多,或者會發生什麼。你對於……如果我們談論悲觀的環境能否改變的樂觀主義,你認為這能改變嗎?你認為會嗎?至關重要的是,我去了完全改變了飲食的國家,結果其肥胖率非常低。日本,我們可以談談這個。我還去了許多正在進行你所談論的改變的國家。因此,這促使我再次思考這一問題。但我開始會說,A,你完全正確。我們生活在一個悲觀的環境中。悲觀的環境是指一個容易讓你肥胖的環境,並且很難保持健康的體重,對吧?獲得健康食品很困難。健康食品既昂貴又稀少,而讓你肥胖的劣質食品卻便宜、充足,並不停地向你推廣,對吧?所以這就是一個悲觀的環境,而且有很多證據表明,如同邁克爾·洛教授告訴我的那樣,我們生活在一個人類可能設計的最悲觀的環境中,對吧?而且書中提到的有七種方式,加工食品破壞了你停止進食的能力。因此,如果你感到悲觀,而我明白,你有理由感到悲觀。像米歇爾·奧巴馬那樣迷人且聰明的人甚至無法讓我們參加一個以身體運動為主的活動。所以,我明白,這裡有很大的障礙。但是當你對此感到悲觀時,我首先會說的是,想想吸煙。我母親每天吸70支香煙。我有一張和母親的照片,我約六個月大時,她正在給我餵奶。她那時在抽煙,並把煙灰缸放在我的肚子上。當我給她看這張照片時,我以為她會感到內疚。她卻說,「你真是個麻煩的寶寶。我需要那根煙。」但你想想,那時這是正常的,對吧?在蘇格蘭,當我還是個孩子的時候,這是正常的,對吧?所以你想想吸煙。當我七歲的時候,英國一半以上的人口都在抽煙,對吧?人們到處都在抽煙。在地鐵上,人們在飛機上,人們在遊戲節目上,醫生在檢查你時也在吸煙。我不是在開玩笑。我記得那樣的情況。所以,如果我能把你帶回1987年的英國,你可以四處走走,你會感到噁心,因為煙味無處不在,對吧?到處都是煙灰缸。當年我和母親在一起,那是1987年倫敦金斯交叉車站發生的一場可怕災難的周年紀念。我陪著母親幾年前回憶這件事情,這是一場可怕的災難。因為有人在扶手電梯附近熄掉香煙,導致火災,奪去了50多人的生命,太可怕了。我母親說,「哦,那是我一生中最糟糕的一天。」我說,「哦,你在那裡嗎?你認識誰死了嗎?」她說,「不,今年是禁止在地鐵上吸煙的那一天。」所以如果我能把你帶回去,然後我告訴你,「好吧,從那時起已經過了多少年了?只有12%的英國人會吸煙。這個比例在下降,英國政府即將逐步禁煙。你不再被允許在任何室內吸煙,除了你自己的家。這個比例會大幅降低。在年輕人中幾乎沒有吸煙現象,而且他們將根據年齡逐步禁煙。」對吧?這聽起來太荒謬了。你可能會說,「煙草業是全世界最強大的產業之一。你有一半人群是有動力的。他們是上癮的。這永遠不會發生。」這些事情是可以改變的。在非常短的時間內,這是一次巨大的公共衛生轉變。這些事情可以改變,我已經看到了它如何改變飲食,以便我們不再身處這種情況,許多人中不得不在肥胖的風險和這些藥物相關的12大風險之間做選擇。他們在等什麼?因為政府知道這些。政府知道加工食品和普通人攝入的糖分對健康有害。所以他們大概可以在今年做些事情。但他們卻不會。
    有位傑出的作家名叫瑞貝卡·索爾尼特,她說:「政治家就像風向標,而我們的工作是成為天氣。」如果你是一位政治家,你不斷地在進行計算,是吧?如果我做這件事,會得到多少讚美,會受到多少譴責,對吧?因為你知道,當中有一些好人,很多人都是好人,但在民主制度中你不斷地在做這種計算。現在,如果你在食物上做出正確的選擇,而我們有很多需要做的事情,我在日本看到,我們可以列出所有能夠改善健康的措施,尤其是對我們的孩子,你會得到一些讚美,但同時也會受到很多譴責,對吧?因此你會受到很多攻擊。多年前的我,可能就是那些批評他們的人之一,因此我理解這種情況。我們需要通過幫助人們理解並做出更好的選擇來改變這種計算。我可以解釋他們是如何做到的,如果你想的話。請說。對於思考如何擺脫這種困境,日本是非常重要的。因為目前的情形經常被呈現為,我們只是別無選擇,對吧?這裡有一個龐大的肥胖人口,這是富有的產物。如果你是一個富裕的國家,你周圍有很多卡路里。必然的,我們將會有大量肥胖。必然的,我們將永遠需要給予越來越多的人這些藥物。而且,你知道,幾年後,正如許多人對我預測的那樣,我們會有40%、50%的人口在服用這些減肥藥,對吧?而日本展示的是,我們不必選擇那種命運。如果你看看日本,日本是唯一一個在沒有變胖的情況下富裕的國家。4.5%的日本人是肥胖的,而英國是26%,美國則高達42.5%。實際上是42%。42%?42.5%的人是肥胖的,70%的人是肥胖或超重,對吧?天哪。所以肥胖或超重已經成為了常態,對吧?而在日本,則完全相反。有趣的是,當我們想像日本時,我們常常會想到相撲摔跤手。這有點像期待一般的美國人看起來像一隻禿頭鷹什麼的。相撲選手們完全是不典型的。我在那裡學到了很多關於當地情況的知識。你第一個想到的,當你聽到這些,是這一定是基因的問題,對吧?他們只是贏得了基因彩票,那就是發生的事情。但我們知道這不是事實,因為在19世紀末,很多日本人去了夏威夷居住,而我剛去過那裡。現在在夏威夷有一群定居的日本人,已經在那裡生活了四或五代,他們幾乎和其他夏威夷人一樣胖。所以他們的肥胖率比日本的日本人高五倍。因此,當環境發生變化時,日本人會像其他人一樣變胖。所以還有別的原因。我想了解日本是如何做到的。非常有趣的是,這是非常自覺地進行的。有位叫巴拉克·庫什納的教授,他在劍橋大學講授東亞歷史,他談到其實如果回到1920年代,日本人的飲食是世界上最差的之一。他們一週只吃一次蛋白質。他們幾乎從來不吃魚,對吧?他們一週只吃一次魚。他們的飲食非常糟糕。而當時的日本政府希望擁有一個健康的國民,以便可以組建軍隊去入侵亞洲其他地區。他們故意且自覺地轉變了日本的飲食文化。所以我想看看他們現在是如何做到的,對吧?發生了什麼?所以我去了名為高円寺學校的學校,這所學校接收五歲到十八歲的孩子。當我到達時,我和翻譯一起去。當你到達時,所有孩子都獨自走路上學。從五歲起,所有日本孩子都會自己離開家,步行去學校。因此他們早上能夠獲得很多鍛煉,然後他們也自己走回來。我們在入口處受到了名叫照美·特特貝的女士的迎接,她是這所學校的營養師。根據法律,每所日本學校都必須雇用一名專業的營養師。這是一項難以獲得的資格,需要學習三年的時間,還要在此基礎上學習成為教師。而你的工作是設計和監督學校食品的製作。所有加工食品都被禁止。任何人都不允許帶食物進入。日本學校內從來沒有加工食品。每一餐必須在當天開始時從頭開始準備。而且任何人都不允許帶便當。所以每個孩子都必須吃學校裡準備的食物。她的工作還是利用這些餐點來教育孩子們如何健康飲食。他們教導他們各種重要的原則。其中之一是,在日本,這是一個非常深厚的文化規範。你應該只吃到80%飽。因此,你的身體需要一段時間來意識到自己已經飽了。如果你在仍然吃的時候感覺飽,這表示你吃太多了,對吧?所以你應該吃到80%飽然後停止。還有很多與我們非常不同的規範。所以如果你看一餐典型的日本餐,它將包含五樣食物,這顯著多於我們的菜,但它們的分量相對較小,對吧?你可能會有一些魚、一些味噌湯,以及其他各種食物。而這對你的腸道健康非常重要,因為它有更大的成分多樣性,有助於讓你的腸道更健康。但你吃的方式也不同。
    所以如果你給我們一餐三樣東西,通常你會先吃完一樣,然後再吃第二樣,然後吃第三樣。你會全吃完千層麵,然後再吃胡蘿蔔或其他東西。在日本,這被視為一種瘋狂的進食方式。你會先喝一口味噌湯,然後吃一口白魚,再喝一口生魚片,這樣進食會大幅減慢。如果你這麼吃,他們也會被教導,我記得她當時站在那裡,在所有學校的餐食設計上,都是基於這五種成分來平衡營養。因此,她站在班級面前,教孩子們,這是一根紅繩,這代表鈣。鈣有什麼作用?孩子們說,哦,它能使你的骨頭更強壯。她說,對,這就在你盤子上。這代表碳水化合物。它們有什麼作用?它們給你能量,孩子們開始大喊。然後她把繩子繫在一起。她說,你看,現在它們都綁在一起了。現在這是一頓均衡的餐食。所以他們用這種健康的食物來教育孩子們如何健康飲食。這是一個非常精美設計的系統,觀察他們非常有趣。我的確嘗試了一下,真的很奇怪。這是一所擁有一千名學生的學校。我整天在那所學校裡走來走去,沒有一個胖孩子。這是很奇怪的,當你去的時候,會覺得很震驚。他們的兒童肥胖率極低。我記得和這些孩子交談,問他們最喜歡的食物。我問的第一個孩子說:“我最喜歡的食物是花椰菜。”我說,對。第二個孩子說:“我最喜歡的食物是海藻。”第三個孩子說:“我喜歡白米飯。”我對我的翻譯 Chia 說:“這些孩子是在惡搞我嗎?他們的最愛是花椰菜和白米飯?”她看起來有些困惑。我問過的每一個日本人都說:“我們教導孩子喜歡健康的食物。你的孩子不喜歡健康的食物嗎?”我對這些孩子感到驚訝。我在手機上找了一些典型英國學校午餐的照片給他們看。他們的反應就像我給他們看一個ISIS斬首視頻。他們尖叫著:“這是什麼?”其中一個問:“你每天都吃這個嗎?”我說:“是的。”他們說:“沙拉在哪裡?”我說:“沒有沙拉。”他們完全困惑了。因此,他們部分地從這種強烈的文化開始,創造一種非常有意識的飲食文化,這種文化從非常年幼的年齡開始。還有一些其他步驟是有點可疑的我們可以探討,但這是我看到的第一個支柱。然後,在這裡,我們正處於一種注射稱為 Zempak 的東西的潮流中。我可以看看那支筆嗎?我之前從未見過。我不會打開它或做什麼。哦,當然,絕對不會汙染它。Meepen 還是 Zupen?我一直很想看看這些東西是什麼樣子。每週一次,Novo Nordisk。Novo Nordisk。現在是整個歐洲最有價值的公司。它們是什麼?給我介紹一下 Novo Nordisk。它們是一家丹麥製藥公司。所以有兩家公司在推動這些主要藥物。推動聽起來太貶義了,你明白我的意思嗎?所以 Novo Nordisk 是一家丹麥公司。整個丹麥經濟因這些藥物的普及而經歷了大幅增長。自從這些藥物上市以來,已成為歐洲最有價值的公司。這些藥物的市場預計到本十年末將達到2000億美元。另一家公司是 Eli Lilly。如果我,我該如何獲得這個?我需要去看醫生並獲得處方嗎?還是我可以在線上直接購買?這就是問題所在。這導致與這些藥物相關的一個非常大的風險,即飲食失調。我真的非常擔心這個。因此,尤其是有很多年輕女孩,有些男孩,但主要還是女孩想要餓死自己,對吧?我們知道這在疫情期間大幅上升。這是人類有史以來自我入饑的最有效工具。因此,我訪問了很多關於飲食失調的專家,他們對將要發生的事情感到恐懼。事實上,很容易獲得這些藥物。我知道,你現在可以上網。顯然你不符合獲得這些藥物的標準,對吧?你的 BMI 必須高於 27,而這個 BMI 是來自脂肪質量,而不是肌肉質量。所以你根本不符合標準。如果你上網,你可以通過 Zoom 與醫生交談,撒謊你的 BMI,然後就能在兩天後收到藥物。醫生應該檢查你的 BMI,但在 Zoom 上這是非常難做到的。如果在不太可能的情況下,你在 Zoom 上被醫生拒絕,你可以輕鬆地在線訂購實際上是假藥。因此,我非常擔心。我認為我們將會有…這些藥物有很多缺點。從我的角度來看,可能是最糟糕的,兩到三個最糟糕的之一,是會出現一大波年輕女性拿到這些藥物並對自己造成嚴重傷害。現在,我們可以立即採取一些措施,以大幅減少這種危害。許多我訪問的飲食失調專家,比如美國的領先專家 Kimberly Dennis 博士告訴我:“這些藥物應該僅通過處方發放,如果你去看一位實體醫生,並且你去的那位實體醫生需要接受過識別飲食失調的培訓,並在認為他們的患者可能有飲食失調時,將他們轉介尋求幫助。”

    這些最初是為糖尿病患者創造的嗎?
    它們有雙重效果。
    GLP1,這種荷爾蒙及其複製品,
    刺激胰島素的生成,
    這顯然是糖尿病患者所缺乏的,
    不論是1型還是2型糖尿病患者。
    所以整件事情都是意外發現的。
    我採訪了發現它的人,
    一位名叫丹尼爾·德拉克(Daniel Drucker)的人,真是位了不起的人。
    他們發現,他只是觀察,
    所以你整個身體是由細胞組成的,對吧?
    在1970年代,人們發現了
    檢視細胞的新方法,
    這是人類前所未有的。
    到了1980年代,1984年他取得了突破。
    他們只是想搞清楚
    人體內不同細胞的功能。
    他們找到了存在於胰臟內的胰高血糖素基因。
    他們試圖弄清楚,
    這個胰高血糖素基因是一個長鏈,
    而在鏈的末端是GLP1。
    他們試著搞清楚,
    那麼,你能把那小部分鏈切掉嗎?
    或者如果你把它切掉,它只會枯萎死亡嗎?
    他發現,德拉克博士發現,
    你可以把它切下來。
    然後他想,這樣做有什麼作用?
    於是他開始在麻薩諸塞州總醫院的實驗室裡進行實驗。
    他發現如果你把它和胰島素結合,會產生更多的胰島素。
    所以這就是為什麼它對糖尿病患者如此有價值。
    然後他立刻意識到,哇,這真是重要的發現。
    於是實驗室的其他人,
    斯韋特蘭娜·莫斯喬伊教授將它給老鼠,
    放進老鼠體內並發現事實上能夠在老鼠體內產生胰島素。
    一個哥本哈根的團隊將它放入豬的胰臟,
    發現能夠在那裡產生胰島素。
    這一切為後來將它給糖尿病患者鋪平了道路。
    所以,顯然最重要的好處
    就是最初發現的這些藥物,
    對糖尿病患者有巨大幫助。
    然後有關食慾的效果被單獨發現,
    最初是在倫敦的哈默史密斯醫院。
    那時他們發現,哦,
    如果你給人注射GLP1,
    這是他們還沒有它的複製品之前。
    如果你給人注射GLP1,會減少他們的食慾。
    哦,好的。
    你可以想像他們的思維從那裡開始延伸。
    所以有雙重用途。
    而且這些雙重用途非常令人難以置信。
    如果你看看對糖尿病患者的影響,
    顯而易見,但如果你看看這些藥物正在出現的健康效果,
    這對我來說非常重要,
    說真的,因為我家族有心臟病的問題。
    如果你服用這些藥物,
    如果你開始時的BMI高於27,
    在接下來的五年內服用這些藥物,
    你罹患心臟病或中風的可能性將降低20%。
    所以我們談論的並不是,
    哦,這是種虛榮心。
    我相信在我和大多數服用這些藥物的人身上都有虛榮心的成分。
    但是這對很多人來說是巨大的健康益處。
    有多少人願意服用它?
    因為當我們現在談論這個時,
    假設有,我不知道,
    一百萬、千萬人聽,
    那麼平均有多少百分比的人會說,
    「你知道嗎?
    這聽起來就是我一直在尋找的東西。」
    如果他們是美國人,根據調查顯示,
    47%的美國人表示他們願意服用。
    他們希望主動服用這些藥物。
    哦,他們是希望的。
    所以我們目前大約有50%的觀眾會希望主動服用。
    是的。
    現在告訴我他們為什麼不應該服用。
    那有巨大的風險,
    其中一些非常非常嚴重。
    我給你舉幾個例子。
    我在書中提到許多。
    有位法國教授名叫讓-盧克·法耶(Jean-Luc Faillet)
    他在蒙彼利埃的醫學大學工作,
    他被法國藥品管理局委託
    調查這些藥物及其安全性。
    而很多人對於這些藥物安全性感到非常放心,並且這是一個很好的理由,
    是在它們針對肥胖病的推廣過程中,
    正如人們所說的,例如,我提到的丹尼爾·德拉克(Daniel Drucker),
    他們正確地說:「好吧,看看,
    糖尿病患者已經服用這些藥物18年了。
    如果有某種災難性的影響,我們會知道。
    它會在糖尿病患者中出現,對吧?
    現在他還會補充說,
    「哦,它可能會對肥胖患者的影響與糖尿病患者有所不同,
    所以在知識上有一些空白。」
    但他說,「看看,這種藥物在全世界
    已經被龐大數量的人使用,
    而沒有出現任何大的安全問題。」
    但其他人則表示,
    「好吧,那我們就深入了解那些糖尿病患者吧。」
    於是法耶教授就這麼做了。
    他們在法國有非常好的健康數據庫,
    是世界上最好的。
    所以他決定查看在2006年至2015年之間服用這些藥物三年的糖尿病患者。
    所以他查看了服用過這些藥物的糖尿病患者,
    然後將他們與一組在其他方面非常相似,
    但沒服用過這些藥物的糖尿病患者進行比較,
    以了解他們的結果有何不同。
    他特別關注一個結果。
    我們知道當你給這些藥物老鼠時,
    它們更有可能患上甲狀腺癌。
    所以他在看,好的,
    這個族群的甲狀腺癌風險是否有所不同?
    他發現的結果非常令人擔憂,並發表了。
    所以那些服用過藥物的人,
    在甲狀腺癌風險上增加了50%至75%。
    現在,當我第一次說這個時,會是什麼鬼?
    但你得理解這不意味著什麼。
    這並不意味著50%至75%服用該藥物的人會得甲狀腺癌。
    如果是那個結果,他們會立即將其撤回,沒有人會再使用它。
    這段文字翻譯成繁體中文如下:
    這意味著,不論你在開始時的甲狀腺癌風險是多少,如果這項研究是正確的,那麼風險將會增加50%到75%之間,對吧?這項研究正在進一步調查中。有些科學家對此提出質疑。歐洲醫藥管理局目前尚未被證據說服。但這聽起來相當令人震驚,對吧?在整個生命中,有1.2%的人會得甲狀腺癌。而我想,有84%的人會存活下來。當你談論到全球數百萬人服用此藥,甲狀腺癌的患者大幅增加,這是非常令人擔憂的。那麼,這個名為「Zempec臉」的東西呢?我對此並不擔心,純粹是出於自私的原因。Zempec臉是指你瘦了很多,以致於臉看起來非常消瘦,看起來有點空洞和… 我的臉天生就非常圓。就像嬰兒總是對我微笑。我想是因為他們認為我是他們的國王。我就像一個莫名其妙能走來走去的嬰兒。我可以在臉上減掉很多體重而不顯得消瘦。但我自己並不擔心這一點。這… 其實Zempec臉並沒有健康問題。這只是,嗯… 這是一種虛榮的遊戲。好吧,虛榮這個詞太負面了。人們不想看起來消瘦和生病。這是合理的。胰腺炎。胰腺炎是一種罕見的副作用,但它非常、非常不舒服。胰腺炎基本上是因為服用這些藥物而導致你的胰腺出現紊亂。我訪問了一位名叫米歇爾·斯泰斯尼亞克的女性,她住在北卡羅來納州的默特爾海灘。她開始服用這些藥物,醫生告訴她,你知道,有一些副作用,其中一個是胰腺炎。她說:「我運氣不好,肯定會得。」她開始服用。對體重減輕感到非常開心。六周後,她去匹茲堡探望女兒。她醒來時感到生命中最糟糕的痛苦。她感到劇烈的痛苦,從胸部下方延伸到背部。她在嘔吐。她感到肚子不適。她痛苦地尖叫。她的女婿打電話叫救護車。他以為她快要死了。她的狀態非常痛苦。她到達醫院,醫生發現她的胰腺出現了重大問題。他們問她:「你喝酒嗎?」她說:「不。」然後他們問:「你在服用Zempec嗎?」顯然這是他們的第二個問題。由此可知,如果你服用Zempec,英屬哥倫比亞大學的研究發現,它會使你患上胰腺炎的風險增加九倍。因此,你有九倍的可能性會得它。這仍然是罕見的情況。你非常不可能得胰腺炎。即使將它的使用時間乘以九,這仍然是一個非常罕見的結果。但醫生經常將其與被刺痛的感覺相提並論。米歇爾告訴我:「這比分娩的疼痛要嚴重得多。」對吧?他們不得不給她施用芬太尼來緩解疼痛。真的嗎?所以如果你獲得醫療照顧,你會康復。但人們值得知道,這是一種極其痛苦的情況的重大風險。我有一位朋友開始服用Zempec。你知道,這支筆旁邊有一個詞,叫做semaglutide(塞瑪古肽)。是的,semaglutide,對嗎?我說錯了嗎?你說得很直觀,就像科學家們所說的那樣。semaglutide,看起來就是semaglutide。正是如此。這就是我之前說的,直到所有的科學家略帶居高臨下地不斷糾正我。但對。實際的字是什麼?semaglutide。那是化學名稱嗎?Zempec是品牌嗎?是的,正確。semaglutide,所以有幾個品牌。所以semaglutide是這種藥物,具有GLP-1激動劑的效果。Zempec是針對糖尿病的。Wagovi是針對肥胖的。它們是完全一樣的藥物。它們是在同一家工廠製造的。它們是相同的。只是Wagovi是針對肥胖進行市場營銷的。而在美國,你可以開Wagovi的高劑量處方,這比開給糖尿病患者的劑量要高。然後還有其他藥物正在研發中。所以有一種名為Munjaro的藥物,是由艾利·莉莉執行的。因此,Zempec和Wagovi在一年中平均產生15%的體重減輕。Munjaro的平均減重為21%。而下一個將出現的藥物,可能在明年出來。Triple G導致24.2%。Munjaro的作用原理不同。這只作用於GLP-1。Munjaro還添加了另一種腸道激素,GIP。因此,它作用於兩種腸道激素,而不僅僅是一種。而Triple G作用於三種腸道激素。而且會有越來越多的藥物。我的意思是,他們認為有37種腸道激素可以影響食慾。所以會有許多不同的變體,這些藥物具有不同的副作用特徵、不同的風險和不同的好處。所以,是的,這是南非的一位精神科醫生,名為卡瑞爾·拉魯(Karel LaRue),他一直處於這項發展的最前沿。他們告訴我,當嬰兒開始學走路時,它已經爬了很長時間,然後它就站起來走了。我們正處於那個時刻。而且有趣的是,科學家們不斷地將其描述為一場變革者的遊戲。其中一位,提姆·斯佩克特(Tim Spector),我想你可能有請過,將其描述為,就像他們找到了聖杯。他們找到了導致體重減輕的東西,對吧?羅伯特·庫什納(Robert Kushner)告訴我,他是另一位在這方面核心的科學家。他說,我們打開了寶藏箱。我們找到了控制體重的東西。就是你的腸道激素。所以我擔心與以前減肥藥的類比,我們可以談論這個問題。這些是以新的方式起作用的新藥物。而科學界的主流觀點是,不,這真的不同。我的朋友是一位生技億萬富翁。
    當我看到他的時候,可以說他正站在所有這些事情的最前端。他為了優化自己的生活採取了很多不同的措施。其中一項是他開始服用的MPEC。上次我見到他的時候,我們在健身房一起,結果他顯著地變得虛弱,體重也明顯減輕。但是我注意到,當我們做運動的時候,他的力量明顯減少。這讓我不得不考慮一個未言明的副作用——肌肉損失。這是我在書中寫到的十二個重大風險之一。
    肌肉質量的損失是一個真正的問題。人們可能不知道,肌肉質量是指你體內的軟組織總量。它對任何需要運動和力量的活動都是必不可少的。任何形式的減重都會導致肌肉質量的減少。因此,如果一個人超重,並且透過飲食計劃減掉大量體重,他們會損失大量的肌肉質量。希望你能比起肌肉質量損失更多地減掉脂肪質量,但你仍然會損失不少肌肉質量。這是無法控制的,對吧?不存在任何不涉及肌肉質量損失的減重方式,除非你非常非常幸運。
    因此,顯然這會引發大量的肌肉質量損失。而隨之而來的實際擔憂也是明顯的。如果你損失肌肉質量,自然地,從30歲以後你的肌肉質量就會每年都減少,每年都會損失不少肌肉質量。當你查看數據時,這是非常令人沮喪的。你每年自然地都會損失一些肌肉質量。但是,如果你損失了過多的肌肉質量,現在你可能會稍微變得虛弱,但真正的風險是在你年紀較大的時候。
    如果你在年老的時候肌肉質量非常低,你就有可能面臨一種稱為肌少症的狀況,這在希臘文中是指「肉體的貧窮」。這基本上意味著你在爬樓梯、做任何形式的體力活動時將非常吃力。你摔倒的可能性更高。如果你真的摔倒,你死亡的風險也會增大。這是一個相當嚴重的問題。我認為這對於那些本來就很瘦的人特別是一個問題,就像我們一開始所談到的那場派對上的人一樣。他們當時都不胖,對吧?那些已經很瘦的人,卻希望變得更瘦的話,當他們年老時,他們的肌肉質量將很可能面臨真實的問題。
    這是一個非常嚴重的問題。我們可能正累積一個隨著時間推移會出現更多脆弱老年人的定時炸彈。當你開始服用Zen Pick時,你的瘦肌肉質量可能會損失20%到30%。這在你的書中作為風險概況的一部分提到。對某些人來說,確實是這樣,但對並非所有人都如此。其實,當我開始時,我的脂肪質量是33%,現在降到了22%。所以我只有脂肪質量的損失,但我懷疑這可能是出於一種略帶羞恥的原因,即我本來就沒有肌肉,但我不確定。
    至於心理學層面,與自殺相關的案例中,自殺念頭的出現、焦慮和抑鬱的感受會增加。這是因為背後的原因使我們吃自我安慰的食物,還是這是一個獨立的副作用?這是一個相當激烈的爭論。甚至連科學界都無法達成一致,認為這些藥物會導致少數人的這種影響。你必須記住,在任何給定的時刻,部分人口會出現自殺的情況,其中一些人會在服用這些藥物。因此,特別是早期這點是非常難以理清的。
    一些科學家會說,甚至沒有證據顯示它們會導致自殺念頭。在那些擔心這些藥物可能會引發自殺的科學家中,也存在著很大的辯論。一部分原因是你被剝奪了慰藉食物或愉悅感。一部分也許是就如Karel LaRue告訴我的,很多長期超重的人說:「我生活糟糕的原因是因為我超重。如果我最終能減輕體重,我的生活將會很好。」然後他們減重了,但仍然有著同樣討厭的丈夫和同樣不喜歡的工作。然後他們突然進入了一種危機,意識到:「哦,原來阻礙我的是其他一切,而不是體重,對吧?」
    他們不是說幸福的差別在於你的期望和現實的差距嗎?所以你可以想像,如果你有這樣的期望,認為減輕體重會讓我快樂,而你卻未達到這一期望,這會造成多麼大的心理不適。是的,我跟經歷過這一切的人談過,我認為這可能是一個非常大的問題。還有自殺念頭的問題。
    因此,其他人可能會說,「好的,心理效應可能是真的,但這可能回到我們之前所說的關於降低大腦獎勵系統的問題。」有些人像是Patricia Griggsen教授,進行了一些前沿的研究,關於成癮及其影響,她告訴我,「這確實是一種真實的擔憂。」她強調我們尚未確定,沒有人明確表示「是的,這會導致這些問題,我們知道如何。」這感覺很奇怪,就像我之前說過的,你看到這幅畫在形成。令人著迷的是,有太多事情我們不知道,這讓人感到不安。就像,「哦,這是一個針對數百萬人的實驗,而我正是其中的一個試驗品,太棒了,對吧?」因此,我們不知道的事情讓人感到不安。
    但是的,這確實是一個很大的擔憂。我們在減肥藥方面曾發生過類似的情況,就像你提到的那樣,我們匆忙地進入這場派對,然後每個人又匆忙地離開了這場派對,因為我們意識到。減肥藥的歷史,我告訴你,真的是令人大跌眼鏡的。在現代減肥藥的最初形式就是叫做二硝基酚(dinitrophenol)。
    在第一次世界大戰期間,法國有很多人在兵工廠工作。人們注意到他們體重減輕了很多,對吧?並不是說他們一開始就沒有體重問題,但他們減了大量的體重。結果發現,他們透過皮膚和呼吸吸入了這種爆炸粉末。於是戰後,一群斯坦福的科學家就想,哦,也許這可以成為一種減重療法。他們製成了一種叫做reducells的藥丸,這種藥丸非常受歡迎。1934年,有10萬人使用這種藥物,考慮到當時肥胖率很低,這是一個龐大的數字。然後他們發現,情況幾乎令人難以置信地糟糕。很多服用者失明,然後出現了可怕的高燒,身體似乎在燃燒。這是種爆炸物,對吧?後來發現,它的作用方式是大幅加速你的新陳代謝。但當你服用過高劑量時,會導致白內障,讓人失明,然後身體進入致命的高燒。有人形容,人的內部就像被煮熟了一樣。因此,他們停止了推廣這種藥物。多年來,它仍被用作殺蟲劑,因為它對任何接觸到的生物都有極強的致命性。接著,安非他命開始流行。再次是在第二次世界大戰期間,士兵們需要監視雷達,監視雷達的士兵們感到極度無聊。他們給予他們安非他命,以幫助他們保持專注、活躍和精神警覺。發現服用這種藥物的人也減輕了很多體重。因此,在戰後,他們開始將安非他命作為減肥藥進行推廣,受到了極大的歡迎。這種藥物被形容為“媽媽的小幫手”。到1970年時,美國所有處方當中,有8%是用於減重的安非他命。但發現服用安非他命會產生耐藥性,身體會逐漸習慣它,因此需要越來越高的劑量才能獲得相同的效果。但如果你服用過高劑量的安非他命,你就會失控,甚至可能變得精神錯亂。這對你有非常不好的影響,讓你失眠,真是糟糕。因此,安非他命受到廣泛的抵制。然後出現了一些真正令人恐懼的情況,比如對肥胖者進行下顎固定,將其下顎固定,使其根本無法進食。但後來發現,當你嘔吐時如果下顎被固定,你可能會窒息而死。這真是噩夢般、可怕又羞辱的解決辦法。然後我們來到所有藥物中最糟糕、也是最受歡迎的,就是名為fen-fem的藥物。這是在1990年代初。一群科學家決定將當時存在的兩種減肥藥結合起來。一種叫做flex fluoramine,是抑制食慾的藥物,但因為會讓人昏昏欲睡,所以從未非常受歡迎。他們將其與安非他命相結合,這樣就抵消了昏昏欲睡的副作用,並有額外的減肥效果。效果極其顯著,服用這種藥物的人減的體重就像服用ozempic一樣。當你回過頭看當時的報導時,Time雜誌的封面標題是“新奇蹟藥物”。到了90年代中期,每年美國有1800萬次中古fen-fem的處方。然後,北達科他州法戈的一群普通醫生發現,“我們很多病人在服用這個藥時出現健康問題,這引發了安全信號”,結果發現製藥公司一直知道這個風險。後來發現,服用這些藥物會引起一種叫做原發性肺動脈高壓的症狀。這是肺部的血管會大幅收縮,你無法正常呼吸。它們還會損害心臟,許多故事十分可怕。在麻薩諸塞州,有位名叫Mary Linnan的年輕女性,約28歲,她想在婚禮上減肥,開始服用fen-fem。幾週後,她在爬山時感到非常喘不過氣來,情況很奇怪。她回到家,氣喘吁吁地去看醫生。他將她停用藥物,但此時她已經出現問題了,必須終生依賴氧氣,並被告知永遠無法生育。然後有一天,她無法呼吸了,最終死去。這種情況發生在很多人身上,造成的賠償是製藥歷史上最大的賠償,這是在那時。他們必須向受害者支付120億美元的賠償金,因為有人的心臟和肺受到傷害,而這距今並不久。我想再次強調,這些藥物是給那些健康狀況非常差的人使用的……當時僅有一項針對120人的fen-fem研究在市場推廣之前,這真讓人震驚。相較之下,這裡有更豐富的證據體系。因此這不是短期的fen-fem。但當我審視與這些藥物相關的12個重大風險時,其中一些並未真正向公眾解釋過。其中一個讓我最不安的風險,是由一位名叫Greg Stanwood的優秀科學家向我解釋的,他在佛羅里達州立大學研究這些藥物。他稱之為“未知的未知”。所以你還記得唐納德·拉姆斯菲爾德的那句話嗎?當他談到阿富汗入侵時說過,但當他擔任美國國防部長時,他表示,當涉及這些事情時,有些事情被稱為“未知數”。有些事情是我們知道的事情,有些是已知的未知數。
    有些事情是我們知道我們不知道的,而奧薩馬‧賓‧拉登則是一個例子。還有一些是未知的未知。那些我們不知道我們不知道的事情,可能會突然襲來。關於這些藥物,有一個很大的顧慮就是長期的未知未知。因此,例如,我們對於懷孕婦女在服用這些藥物時所發生的情況所知甚少,對吧?我們知道,在動物研究中,當其他非人類動物接觸到這些藥物時,它們更容易出現出生缺陷。醫生斯坦伍德曾提到,我們應該思考一下抗精神病藥物,他強調這只是推測,我們並不知道。他講到,從1950年代開始,醫生們開始給人們使用抗精神病藥物,當時被認為是安全的。很多人對此有不同的看法,但先放一邊。人們服用這些藥物長達幾十年。然後,直到很晚才發現,如果你在70歲和80歲時服用抗精神病藥物,你得阿茲海默病和其他形式的癡呆症的可能性會大幅增加,這個可能性非常高。
    一開始是無法知道這一點的。這是未知的未知,但你無法得知。你必須讓人們服用很長時間才可能發現這一點。現在,這些藥物的擔憂之一是會有我們無法知曉的未知未知。這些藥物對你的大腦有作用。它們在你的大腦中的關鍵部位施加很大的影響,與記憶處理、味覺處理和腸道運動有關的部分。對吧?我們不知道,但至少存在一定的風險。現在,重新考量一下,你必須將這些風險與肥胖的風險對比。正如在杜蘭大學醫學院的肖娜‧列維醫生所說,我們不知道這些藥物的長期風險,但我們知道肥胖的長期風險,它們是可怕的,真的很可怕,甚至比我一開始想的更糟。例如,我很尷尬地說這一點,糖尿病,對吧?我知道如果你肥胖,成為糖尿病患者的可能性會大增。這個數據令人震驚。如果你在青少年時期就肥胖,終其一生發展糖尿病的可能性高達70%。令人震驚。但我想,好吧,糖尿病患者,他們可以打胰島素,那麼他們基本上就和我們一樣,對吧?只要你有醫療保險,就沒問題。然後在與醫生交談時,他們說,不,不,不。很多人都是這樣想的。如果你得了糖尿病,平均會少活15年。這裡有位醫生,馬克斯‧潘伯頓醫生,我的好朋友,也是一位出色的醫生,他跟我說的話在他第一次說的時候似乎真的令人震驚,但然後他列出了證據。他說:“如果你給我一個選擇,讓我在得糖尿病或成為HIV陽性之間選擇,我每次都會選擇HIV。如果你成為HIV陽性,只要你接受醫療治療,你的壽命與其他人一樣。如果你得了糖尿病,不僅會少活15年,你面對各種災難性併發症的機會都會非常高。這是英國失明的最大單一原因,也是可預防的失明原因。它是截肢的主要原因。在美國,每年因為糖尿病截肢的人的數量比因槍擊而截肢的人數還要多,對吧?我的意思是,你可以列出與肥胖相關的所有傷害,糖尿病甚至不是第一位,對吧?
    因此,每當我談論這些藥物的風險時,我真的會擔心這些藥物的風險,對吧?有很多這樣的風險,人們應該非常仔細地考慮這些。如果你的家族有甲狀腺癌歷史,我強烈建議你不要服用這些藥物。如果你已經擔心自己的肌肉質量,那就不要服用這些藥物。這裡有一系列的警告和條款,但我們必須誠實地面對肥胖的風險。對我來說,如果我誠實地說,我認為選擇是持續的肥胖或這些藥物。所以對我個人來說,我在看到所有這些證據後做出了判斷,我寧願承擔臭氧峰的風險,而不是持續的肥胖風險,尤其是考慮到我家族的歷史以及有多少男性因心臟病早逝。但是很多人會看我在《魔法藥丸》中呈現的證據,並持完全相反的觀點。也許他們會證明是對的,而我則可能是錯的,對吧?我不會排除未來會有一個芬芬的情況,對吧?這不太可能,但是否定這一點是愚蠢的。我站在不同的陣營。我必須在表達我自己的看法之前說,我理解這裡有很多人,這些藥物會真心拯救他們的生命。如果他們不服用這些藥物,那麼你已經看到了一些統計數據,但他們,我的意思是,他們可能會死於某種原因,你知道的,某種形式的,我們經常談論所有原因的死亡率,像是接下來的幾年內,某些事情會殺死你,無論是心血管問題還是與肥胖相關的另一種疾病。
    我想說的是,這是我在做這個播客的過程中,與這麼多醫療和健康專家交談後逐漸形成的認知,我有一種信念,那就是生活中沒有免費的午餐。隨著我進行這些訪談的次數越多,我越來越意識到一切都是權衡。我幾乎把生活看作是一種天平。如果你在一邊放上重物,那麼在另一邊必將有一個相等且相反的力量。你知道的,比如物理學的法則?是愛因斯坦說的嗎?你不能消滅能量,你只能移動它。
    以下是翻譯成繁體中文的文本:
    我認為對於藥物等等,很多時候也有相似的情況,還有那些看起來像奇蹟或捷徑的其他事物。你只是把一組問題轉移到另一個地方。今天你提到了某些這樣的運動,比如心理上把安撫行為轉移到成癮上,舉個例子。我的信念一直是,每當我的朋友說:「史蒂夫,我正在服用這種智慧無限的藥丸,莫達非尼,讓我變得超級高效,解決了我生活中的所有問題,現在我做得非常好。」我會問:「成本是什麼?」是的。我的朋友對我說,記得他開始服用時,他說:「沒有成本,沒有副作用。」而我心裡想,「嗯,歷史表明,如果你等得夠久,總會有成本。只是要意識到這個成本。而當你像你在生活中所做的那樣,權衡利弊時,你會說,『好吧,我願意承擔這個成本。』」
    現在,當我看到像Zempec這樣的東西,人們對我說:「沒有任何負面影響」,我就會更加害怕,因為我無法計算出成本是否值得我承擔的收益。所以我不知道Zempec和這些神奇藥物的明顯缺點是什麼,但我覺得從邏輯上講,一定會有一個。我們知道有一些藥物,它們的好處確實比風險更可靠。想想他汀類藥物吧?如果你有膽固醇問題,他汀類藥物會阻止你身體製造部分膽固醇,對吧?所以它是美國最常開的藥物。幾乎就是這樣。在英國,幾乎每位醫生都會同意他汀類藥物有一些缺點,但有時他們只是像——你必須終身服用它們,對吧?是的,你必須像這些藥物一樣保持服用,對嗎?一旦你停止服用,根據記錄,在停止的一年內,你會重新增重70%的體重,對吧?這是圍繞這些藥物的一個重要問題。雖然並不是所有人都會重新增重,但大多數人似乎都會回到原來的體重。
    所以我認為有時候,一種藥物、藥品——我並不是說這些藥物就是這樣,絕對不是,但有一些藥物似乎確實是——不是說沒有成本,而是好處非常明確,並且大大超過了成本。這是一個更精細的判斷,對我來說很有趣。與閱讀過這本書的人交談時,這十分有趣,因為當我們與我兩個出版社的市場部門交流時,一些成為我朋友以外第一個讀到這本書的人,走到我面前說:「哦,約翰娜,我喜歡你的書。它讓我很想服用Zempec。」而有些人則走到我面前說:「約翰娜,我喜歡你的書。它讓我覺得相信服用Zempec的人肯定是完全瘋狂的。」這就像那條裙子,有些人看到了金色,有些人看到了藍色。我感覺這意味著我完成了我的工作,因為與我寫過的幾乎所有其他作品不同,我結尾時的感覺幾乎和一開始時一樣矛盾,對吧?這是一件大事。它將會改變。我們談了很多關於個人困境的事情。這將會有巨大的社會影響。
    巴克萊銀行委託了一位非常理智的分析師艾米莉·菲爾德進行預測,以引導基於這些藥物的投資。她說如果你要找個類比,就必須想像智能手機的發明,對吧?我的意思是,這將有許多難以預測的影響。已經有克里斯比克里姆甜甜圈的股票在下跌。雀巢的負責人馬克·施耐德表示,他們擔心冰淇淋和糖果產品線。傑富瑞金融為美國航空公司做了一份報告,表示他們將不得不很快在噴氣燃料上花費更少的金額,因為飛行一個更瘦的群體所需的噴氣燃料要少得多。我所著迷的是,製造膝關節和髖關節替換器的公司正在看到他們的股票下跌,因為人們將需要更少的膝關節和髖關節替換,因為這主要是由肥胖驅動的,對吧?所以並不是完全如此,但大部分是。因此,是的,如果我們在2007年談論史蒂夫·喬布斯揭幕iPhone的那一天,我不認為我們能想到,將會發生什麼,對吧?我總是有這樣的時刻,環遊世界,採訪這些專家。我記得有一天我在一家咖啡館,正在採訪劍橋大學一位在此工作的重要神經科學家。我們在一家咖啡館,有很多人走來走去。這就是,一些隨機的英國人,很多人和我一樣都是超重或肥胖。我們在想,哇,你們不知道即將發生什麼。這是一種稍微奇怪、不真實的感覺。我的意思是,這對好與壞都是如此。我認為肯定會有正面影響,也會有肯定的負面影響。我認為我們可以早期看到很多影響。這將以某種方式改變我們所有人的生活。你們怎麼管理壓力?這個月是壓力意識月。這是一個我非常熱衷的主題,我們在這個播客上經常討論。我個人通過優先考慮我的健康和幸福來管理我的壓力。去健身房是我首要的療法,沒有這兩樣我將無法生活。正如你們所知,Woop是這個播客的贊助商,而我也是這家公司的投資者。對於那些不知道的人,Woop實際上在這個設備中創建了一個壓力監控器。
    現在,這不僅幫助我在一天中的實時識別出高壓時期,還提供了我所需的工具,以便在一天中出現壓力源時進行應對。而這一切都是基於科學支持的呼吸練習和頂尖神經科學家所開發的研究。這是一個對我而言改變遊戲規則的功能,我非常推薦。如果您是一個希望管理壓力水平的人,那麼請前往join.woop.com/ceo,在那裡我們將提供30天的無風險試用,且不需任何承諾,來試用Woop。讓我知道您使用的情況。我在您發言時正在思考一些事情。
    《大顯身手》的導演帶來了有史以來最原創的音樂劇。我想證明我可以做到。證明給誰呢?每個人。先生,故事開始了。《更好的人》,現在在部分影院上映。
    根據我最近看到的統計數據,人類正變得越來越久坐,這意味著我們的活動量大大減少。顯然,肥胖在西方世界上升得非常明顯。然後您還提到有一種名為Osempic的藥物,它基本上使我們能夠保持苗條,並抑制食慾。我只是在想,感覺會出現兩類人群。當這些藥物的成本降低,變得非常可獲得時,我看到您在書中提到,這些藥物的下一步迭代將是藥丸。很多人不想注射東西。我就是這樣的人,我對自己注射感到非常不安。所以下某樣東西成為藥丸時,就消除了其中一個心理障礙。它便宜,因為它是藥丸。很多人在用。如果您不這樣做,在我們所生活的肥胖促進環境中,您幾乎會在某種程度上成為一個劣等人類。社會將會分為兩部分,一半的人願意服用藥丸,他們將會苗條,而另一半則在這個艱難的食物環境中掙扎,面對超加工食品。我幾乎無法想象一個大多數人不在服用這個神奇的藥丸的場景。
    根據您所說的,我有一些假設。您可能是對的,但還是有一些假設。在某種程度上,您所說的,有幾種不同的反烏托邦情景可能出現。一種情景實際上是我們甚至無法達到您所處的狀況,因為這是限於少數富人,對吧?所以讓我們從我們可能有的第一種反烏托邦願景開始。第一種是我們甚至從未達到那個點。假設我們目前的情況是《新澤西的真實家庭主婦》能夠變得非常瘦,而《新澤西的真實學校孩子們》在12歲時就得了糖尿病,對吧?我們可以想象這些藥物存在,效果很好,但僅限於少數富裕的精英,這樣的狀況大概就是我們的現狀,對吧?不過,這種情況不會保持這樣,對吧?從長期來看,它不會,且距離不會太遠。因此在2032年,Osempic的專利會過期。那麼,製造這些藥物其實並不昂貴,製造成本約為每月40美元。其餘的都是Nova Nordisk的利潤,他們可以理解地認為:看看,我們承擔了開發過程中的所有風險,我們現在應該獲利。您可以理解這種說法,儘管我認為他們不需要像現在這樣賺取大量利潤。那麼,一個情景就是到2032年它會過期。到那時,看起來服用某種抗藥性的主要方式仍然是藥丸。所以你完全可以想象這樣的情况,您每月花40美元吃一顆可以讓您變得更瘦的藥丸。我認為在那種情景下,您是對的。
    而我最希望的是A、這些藥物不會有災難性的副作用,顯然。B、想要這些藥物的人可以獲得。C、這讓我們警覺起來,我們會問:我們是怎麼到這一步的?我們怎麼可以讓自己的孩子面臨藥物療法而不知道長期效果?誰讓我們變成這樣?我們如何能像日本以及其他正在進行這些改變的國家一樣?現在,這是樂觀的。這需要在現在和未來之間提升許多意識。但這是對我來說最樂觀的情景。然而,您是完全正確的。可能會出現一個情景。如果沒有出現什麼重大風險,這可能是最可能的情景,就是我們將有驚人的一部分人口在服用這些藥物。如果政府不介入,這感覺是最可能的情景。除非政府引入一些法律,對學校兒童的飲食施加更多限制,進一步嚴重化這些事情。尤其是面對這一代年輕人,我無法想象會出現這樣的情況。您聽到了有關年輕女孩在TikTok上比以往更加焦慮的統計數據,自殺率上升,男性在身體畸形方面比以往任何時候都更加掙扎,而這是沒有人談論的。我昨天看到了一些相關的統計數據。是的,這方面的數字確實非常驚人。而解藥似乎是,嗯,這一切。這不是一個好解決方案,對吧?對於那些身體正常健康,只有一點腹部脂肪的人來說,他們聽說這些事情,他們會想:“你知道,去健身房是很難的,而且我確實喜歡那些漢堡,還有KFC真的很好吃,在味道上確實不錯。”所以我可以吃我的KFC,同時保持苗條。
    那麼,我想最後一點,他們是錯的。如果您服用,它將會讓您不想吃KFC和漢堡。相信我,我曾是KFC的王者。只有三口,我也只有幾口而已。
    好吧,但你不明白,
    其實你並不特別想要那樣,對吧?
    而且有很多人都注意到了這一點。
    我的意思是,在大多數時間裡,
    我一直在吃相似的東西,但份量都比較少,
    但實際上,對於那些食物的喜好
    隨著時間的推移也會逐漸減退,對吧?
    所以最後那部分是錯的,但我想,是的。
    這是有趣的事情之一。
    我在日本的時候,這讓我真的很生氣。
    我一直在思考,這麼多的折磨,
    這麼多的擔心,甚至更擔心
    我們幾乎肯定要開始一波巨大的
    用那些MPIC藥物來藥物化孩子的潮流。
    在美國已經開始了。
    我採訪了那些因為孩子過重而藥物化孩子的父母。
    我想這種困境根本不應該發生,對吧?
    這一切都是因為食品行業對我們造成了傷害,
    而我們沒有對它們進行監管,也沒有阻止它們。
    我們可以開始這樣做。
    我去了那些已經這樣做的地方。
    我去了墨西哥,他們引入了糖稅,
    大幅減少了人們消耗的糖分。
    我去了明尼阿波利斯,那裡為無法負擔健康食物的貧困人群開處方,
    這對他們有著非常積極的影響。
    我去了芬蘭,他們的食品供應發生了巨大的變化。
    我去了日本,這裡在英國的實驗非常有趣。
    以前的麵包含有的鹽多得多。
    有位非常英雄的教授,格雷厄姆·麥格雷戈,
    我曾訪問過他,他說服政府
    讓食品公司改善他們的產品。
    我意思是,他們威脅要進行監管,
    這意味著在監管之前,這些公司就讓步了,
    大幅減少了麵包中的鹽分。
    沒有人注意到。
    而且每年在英國,這使中風人數減少了6,000到9,000例,對吧?
    中風是你可能經歷的最糟糕的事情之一。
    現在,這被稱為重新配方。
    我們可以做很多這樣的事情。
    我們可以以不會對我們造成痛苦的方式
    重新配方很多食品,對吧?
    我們可以做很多事情。
    我們可以做很多事情來效仿日本。
    我的意思是,在日本確實有些奇怪的事情,
    因為他們做的事情是我們無法做到的,對吧?
    所以我給你一個例子。
    這是研究這本書時最奇怪的一天之一。
    在2008年,日本的肥胖率輕微上升。
    但那仍然是可笑的低。
    他們感到恐慌,
    於是引入了這項新法律。
    它被稱為代謝法律。
    它的名字來自於代謝綜合症,
    這是一種非常惡劣的糖尿病、肥胖和
    在過重時可能出現的其他問題的組合。
    法律非常簡單。
    日本的每一家公司,每年有特定的一天,
    必須稱重每一位員工。
    如果他們的體重上升,
    他們必須制定一個計畫,與雇主一起減輕體重。
    如果公司整體的體重上升,
    可能會被政府罰款。
    我心想,這怎麼可能有效呢?
    所以我去了一家這樣做的公司,田妮塔。
    他們都這樣做,但這家公司讓我看看它是如何運作的。
    這真的很奇怪,對吧?
    這個工作場所,你到達時,
    需要把你的臉對着一個視頻螢幕。
    它會說:“嗨,斯蒂芬。你昨天走了14,000步。
    在公司中,你的步數排名第121,
    因為每個人都要佩戴一個Fitbit,
    類似於Fitbit。
    每個人都需要在系統上上傳他們每一餐的照片,
    這樣你就可以看到。
    這真的很奇怪,對吧?
    而且,是啊,要向那些日本人解釋,
    每個早晨我們在這個辦公室裡時,
    當我們都在吃甜甜圈和咖啡的時候,
    他們會一起做有氧運動。
    真是奇怪。
    而我會向這些日本人解釋,對吧?
    如果你在英國嘗試這樣做,
    我們會把那個該死的辦公室燒掉,對吧?
    他們只會問,為什麼?
    為什麼?
    他們無法理解為什麼我對此如此反感。
    這是個文化差異非常大的問題。
    而我們無法做到這一點,我也不想我們這麼做。
    但如果你看看日本的其他變化,
    我開始看到,如果你正確處理這個問題,
    你將獲得什麼。
    日本擁有全世界最長的壽命。
    我為這本書做的最好的事情之一,
    對我來說最感人的是,
    我去到了全世界最古老的村莊。
    那是在日本南部的沖繩。
    有一個叫Ogimi的村莊,
    那裡有215戶家庭,190戶
    有年齡超過90歲的人居住,對吧?
    所以這是地球上最古老的地方。
    日本的壽命是全世界最長的。
    不僅如此,隨著年齡增長,你生病的機率也會大大降低。
    所以他們不僅是生活得久,還是健康地生活。
    我去了他們的小社區中心。
    我遇到的第一個人是一位102歲的女性,
    叫松藤福智,她幾乎就像一個完美的皺紋坍塌。
    她非常開朗,與她聊天時,
    她說:“我不能待太久,
    因為我正在照顧我兒子,他前幾天在修屋頂時摔下來。”
    我說:“天啊,你的兒子幾歲了?”
    她說:“哦,我喜歡……”
    你知道,她充滿了喜悅。
    她說:“我愛生活。
    我昨天整天都在看排球
    和我的孫子們一起。
    真是太好了。”
    她真的很快樂。
    她是自己走出來的。
    然後有一刻他們放了些音樂。
    她穿上紅色的和服,開始跳舞。
    所有這些百歲的婦女
    都開始跳舞,對吧?
    我和她一起跳舞。
    我心想:“天啊,這是……”
    這位女士是在日本廣播電台開始播音之前出生的。
    而我用我的iPhone錄製了一次採訪。
    這就是你如果能做到這一點,所能得到的好處。
    如果你能解決肥胖危機。
    你希望能有更多健康、快樂和舞蹈的年日,對吧?這就是我們在這裡奮鬥的目標。我想到了我認識的許多年輕就去世的人,他們因肥胖相關的併發症而死去,所有在聽和觀看的人都會知道某個人,若我們解決了肥胖危機,他們現在本可以活著,但卻已經去世了,是吧?而且這一切不必如此,你知道嗎?現在,短期和中期 的部分解決方案將會是這些藥物。在長期來看,甚至不必依賴這些對吧?日本是一個真實的國家。它是存在的。他們解決了這個問題。世界上還有其他國家正在解決這些問題。我們不必容忍這樣的事情發生在我們的孩子身上。我們不必接受自己和孩子都變得生病的現狀。但這需要對真正發生的事情有一個覺醒。現在是誰在對我們這樣做呢?你知道,每當我… 我的體重會上下波動,對吧?在我一生中都有過這樣的波動。每當我胖的時候,我會責怪自己,對吧?我並不生氣於那些對我們做這些事的力量,對吧?三歲的孩子比知道自己姓氏的還要多都知道麥當勞的「M」代表什麼,對吧?我並沒有選擇那樣的世界。我沒有選擇生活在一個持續被推廣、被肥胖、被身體改變的世界,以至於很難恢復,對吧?這並不是說我在其中沒有責任。我有。但我們不必繼續這樣下去。你覺得你可以在沒有這個作為MPEC的情況下,保持現在的體重嗎?你握著這個真的很有趣。我覺得我們好像在一個怪異的反烏托邦版PVC。我在想,如果我很典型,我們從臨床試驗中知道,70%的人在一年內會重新增重。 不,我不這麼認為。如果我對自己非常誠實,我不這麼認為。我認為我在生活中做了很多改變。因此,我不認為我會回到曾經的狀態,但我認為我會很快就重新增重。你現在必須終身服用這個藥物,以保持目前的體重,是嗎?是的,還有一個很大的爭論,正如我們之前提到的,基於安非他命的減重藥物,過去人們會發展出耐藥性。關於這一點的一個大問號是人們是否會產生耐藥性?這是否意味著隨著時間的推移,它將減少效果,對吧?現在,一些科學家對此的看法五花八門。有些人說不。我們知道糖尿病患者似乎不會產生耐藥性,因為如果他們有的話,他們會需要越來越高的劑量來獲得相同的血糖控制水平。所以這對耐藥性是一個反對的觀點。但其他人則認為我們似乎很可能會產生耐藥性。我們對大多數藥物都會產生耐藥性。如果我們不這樣的話,反而會讓人驚訝。Karel LaRue,南非的精神科醫生告訴我,可能最好的比較是減肥手術。你做了減肥手術,失去了大量的體重,然後在接下來的幾年中重新增重一點,然後在那個較高的水平上進入平穩期。但我們不知道。事實是沒有人知道。我也擔心如果你… 有沒有一種情況是如果你停止服用這個藥物,你的身體已經依賴於從這裡獲取的GLP-1,以至於你的身體自己製造的GLP-1會減少?不,所以我不這麼認為… 我不認為這是主要的擔憂。我認為你提到了一個非常重要的點。我們知道所有形式的飲食都會減慢你的新陳代謝,對吧?這是關於飲食的現實,這也是為什麼人們經常在結束後會比開始時更胖。我擔心的是… 還有,我問了許多科學家,但很多人只是說,「我們不知道。」我擔心的是… 當我服用這個藥物時,我的代謝會不會減慢?如果,假設,他們發現這個藥物有什麼嚴重問題,必須撤回,那麼我是否會有更慢的代謝,且體重比開始時更重?是的,沒有人知道。這是一個重大的風險。這裡還有另一個重大的風險,你提到過好幾次的,就是這種飲食失調的疫情,似乎我在你的書中看到過,自2020年3月以來,青少年女孩(13至16歲)的厭食症和暴食症的發生率比預期的高出42%。公正地說,我認為那是因為封鎖。而不是藥物造成的,這是因為封鎖帶來的巨大壓力。在《柳葉刀》期刊中有一些研究顯示對17至19歲的人群,高出32%。我在這裡說的是,我們在西方世界確實面對飲食失調的問題。疫情之後,它們急劇上升。但當我想到飲食失調和暴食症、厭食症時,以及這些藥物會對那些飲食失調可能產生的影響時,我感到有些擔憂。尤其是當孩子們接觸到這些藥物時,超越了擔憂。我們不必對此進行推測。我們曾經經歷過這樣的情況。因此在90年代初期,有一種非常流行的基於安非他命的減肥藥在美國市場上。它非常熱門,很多十幾歲的女孩都在使用這種藥物。此後發生了災難。當時有位來自俄亥俄州的國會議員叫Rob Wyden,他舉行了國會聽證會。閱讀那些聽證會的紀錄真的讓人感到寒意。因為它們展示了當一種流行的減肥藥與有飲食失調的年輕女性結合時會發生什麼。當時有一位叫Jessica McDonald的女性在聽證會上作證。她那時才20歲出頭,當時是一名芭蕾舞者。我們都知道芭蕾舞者在身形上面臨著巨大的壓力。她會服用這種藥物,就像這種基於安非他命的藥物,直到昏厥,為了能變得苗條。她會用它來讓自己挨餓,因為她想那樣。
    那艘芭蕾舞船是一位名叫托尼·史密斯的男子,來自愛荷華州的州中心,他作證說他的女兒諾埃爾從小就對自己胖的想法產生了痴迷。她會去看這些時尚雜誌,然後問道:“爸爸,你覺得我胖嗎?為什麼我不像這些女人?”她試著服用這些減肥藥,並極端節食,最終死於心臟病發作。然後他朗讀了一首令人心碎的詩,裡面她描述著:“我好餓。我想吃,但不可以,還不可以。”對吧?所以我們知道,當減肥藥與飲食失調結合時,會導致災難性的後果。這不用推測。所以,是的,這是我三四個最大擔憂之一。
    現在,正如我所說,我們可以立即引入規範,使你只能通過醫生獲得這些藥物。醫生必須見到你。這樣可以減少一些問題。但我不明白……這真的很重要,任何我們能拯救的人都是值得拯救的。但是的,我對此非常、非常擔心。我還對更微妙的影響感到擔憂。
    寫這本書時我最痛苦的時刻不是身體副作用的問題,雖然一開始確實有些可怕的時刻。而是有一天,幾個月後我在服用這些藥物時,我和叫艾琳的 niece 進行了 FaceTime 通話。她當時在利物浦的一家酒吧。她說:“哦,約翰,你瘦了很多。”我聽了心裡很開心。她又說:“哇,我能看到你的下巴。我從來不知道你有下巴。”我這樣想:“哦,我在想你會很開心。”然後她低下頭說:“你能給我點臭氧藥嗎?”她的體重完全健康,一直都是。
    我心裡想:“我究竟在做什麼?”我這輩子一直在試圖給她傳達這個訊息:“不要因為外表而被評判。不要擔心那些。”然後我想到:“哦,我完全與我想傳達的背道而馳。”而我們知道,她最終決定不使用這些藥物,選擇拒絕。但當我還是孩子的時候,電視上沒有任何肥胖的人,除了作為笑話的對象。我想著我的侄女,她長大後其實看到過許多各種不同身材的女性在公眾視野中。而在過去的兩年裡,這些女性幾乎全部都瘦了很多。現在,她們並不是在談論臭氧藥,但如果沒有發生什麼樣的霍亂疫情在馬里布,我想我們都知道發生了什麼,對吧?有些人正在談論這個,但大多數人並沒有。
    我可以問一下嗎?因為在過去幾年裡,我們看到許多非常著名的面孔突然瘦了下來。而當你閱讀他們的自傳時,他們談到去健身房和改善生活方式。你認為他們在說謊嗎?我當然不會否認。我之前也不確定是否只是我,但我看到……我想到很多原本比較胖的人,似乎突然每個人都瘋狂瘦身了。這速度非常快,我不想特意提及任何人的名字,因為那不是我該談論的個體。不過,真的看起來好萊塢找到了一位很棒的私人教練。我在想這是不是事實。
    是的,雖然我想說你我想到的幾乎都是女性。而且我確實認為我們應該記住,我知道你會同意這一點,我這不是在拿這件事來指責你。女性在這種事情上遭受的批評比男性多得多,對吧?比如,實際上我的一位編輯曾對我說過,你知道,我當時在說:“為什麼沒有人寫過有關 Ozenpik 的書?為什麼只有我一個人?”而他們說,因為只有男性可以寫這種書,因為女性寫這種書就會被釘在十字架上,對吧?她會被抨擊。如果你注意到,即使是像歐普拉那樣的非常受歡迎且了不起的人,也會因為這個而被狂虐,對吧?實際上,這樣的情況背後有很多深層的原因,這些原因也向我浮現,那是我對自己投射的想法。
    我在想了很長一段時間要不要服用這藥物。我感覺……我之前提過,我感覺自己在作弊,彷彿我在犯罪。我開始去思考一些潛藏得非常深的思想,這些思想在我們的集體潛意識中根深蒂固。如果你回顧,第六世紀時,教宗格雷戈里一世制定了七宗罪之一,其中之一就是暴食,並且這與一些則被描繪為極其肥胖的人像豬一樣的形象有關,這是非常可怕的。在我們的文化中,肥胖被視為一種罪是非常根深蒂固的,對吧?如果你看看我們所讚賞的減肥方式,它們遵循了罪的模式,對吧?一種經典的天主教罪惡模式。你犯罪,然後必須受到懲罰以贖罪,然後我們才會寬恕你,對吧?所以如果你看的這些被讚賞的減肥方式,都是那些受到羞辱和深深痛苦的人。
    你讓自己挨餓,然後,比如說,那些你可能會想到的《最胖的贏家》這個節目,我討厭它,因為那裡的重度肥胖者被迫參加嚴酷的運動。然後我們便會說:“好吧,賈巴,我們現在原諒你。”你的意思是?我們使用這種帶有污名化的思考方式。作弊的部分則更微妙,因為我一直在想,“我在這樣做的時候,我在作弊,”然後我心想,“這真的很奇怪。”
    如果我有心臟問題而且服用他汀類藥物,我並不認為自己在欺騙,對吧?我想,這是為什麼呢?我覺得部分原因是,很多人付出巨大的努力來保持纖細,對吧?很多女性觀眾,尤其是女性,會在生活中忍受一些苦難和剝奪,因為她們真的在努力變得纖瘦。然後她們聽到,哦,這家伙每週只要注射一次,就能和我一樣纖瘦。就像我想像騎自行車的人看到蘭斯·阿姆斯特朗時的感受一樣,對吧?而擺脫這種負面對話的唯一方法,就是意識到,哦,確實有罪過,確實有些人在欺騙,但那不是歐普拉。不是那個我提到的傑夫·帕克,他不想早逝,而是食品工業搞砸了我們所有人。這就是我們為什麼參加這場競賽,對吧?這就是為什麼你會自我禁食。這就是為什麼我們感到自己是罪人。
    好吧,如果我們想,我們可以集合起來共同面對這個共同的對手。但在這個社交媒體瘋狂的時代,讓每一場對話都不變得有毒是非常困難的,因此,對於一個關於藥物的辯論,與體重相關的問題如此迅速地變得有毒也就不足為奇了,但我們不必這樣。毒性並不會幫助我們脫離這個局面,對吧?我們正處於一場共同的危機中。每一位觀眾都有一位他們所愛的人因肥胖而面臨早逝的風險,因為肥胖在這個社會上是如此普遍,且時間非常近。看看1975年英國海灘的照片,依照我們現在的標準,所有人都很瘦,對吧?這在人的尺度上發生得如同轉瞬即逝。再次強調,我們不必容忍這一切。
    其中一部分原因也是,我們有些人並不喜歡看到別人減重,因為這會讓我們的缺陷暴露無遺。我想起了像阿黛爾這樣的人,她在短時間內減掉了很多體重,而她發布那張照片時令人震驚,記得那是一個生日派對,因為她的體重從某個數字迅速下降。由於我們很少看到阿黛爾的私生活,那只是一張她的自拍。如果你在線上看反應,人們感到背叛。他們因阿黛爾減重而感到被背叛,不是因為他們假設她使用了減肥藥,而是因為她的體重不再是之前的樣子,這讓人們幾乎是生氣的。當雷貝爾·威爾遜減掉大量體重時也發生了相同的情況,因為在她的書中提到,她想提高懷孕的機會,所以她的醫生建議她減重。人們會感到憤怒,因為他們失去了那個或許可以產生共鳴的人,或是讓他們對自己有某種感覺的人,這讓我覺得很有趣,我們實際上並不喜歡看到別人減重。
    我們必須理解這來自何處。顯然,我不支持任何人在線上攻擊別人,對於阿黛爾和雷貝爾·威爾遜來說,能改善健康是件好事。但我覺得問題的根源,還有很多看起來奇怪又有些悲傷的事情,我們必須意識到,很多人對這個問題感受到的羞愧有多深。如果你的體重指數(BMI)超過35,且你是女性,那麼在這種情況下,45%的女性每天都會在公共場合被侮辱,每一天,對吧?因此,你在這個世界上走過時,總是被人讓你感到自己有問題,被人以糟糕的方式對待,我能理解,人們在這種情況下會與雷貝爾·威爾遜或阿黛爾發展出某種類似於寄生社交的關係,像是“哦,看看,我們可以依賴阿黛爾”,他們感到被困住,感覺自己無法減重,然後看到阿黛爾和雷貝爾·威爾遜,心中就會想,“哎,也太過分了,我懂了。”
    現在,這並不是正確的反應。我想更深入地與他們交談,“好吧,我們想更深思這個問題”,但我能理解這些感受從何而來,我也能理解為什麼一些人看著我會說,“你這家伙。”我完全明白,懷疑我會感到那些憤怒,當我自己並非自己,而是看著自己時。故此,我明白這種憤怒的來源。
    從我們出生的那一刻起,在這個文化中,我們就被預設為超重,我們也被預設為感受到巨大的身體羞恥。任何出現的事物,當喚起這些故事,並迫使我們去思考它們,將其表面化,就像這些新的減肥藥一樣,迫使我們流露出如此多負面的、憤怒的和受傷的情感,而我自己也感受到這些。我在整個過程中感受到如此多的自我懷疑,我至今仍然對此感到自我懷疑。至今我還會有幾天在思考, “我真的是在做錯事嗎?”所以我確實認為我們必須了解這些感受的根源,而不僅僅是, “不,你沒有這樣做。”你對於理解人們從何而來的興趣永遠存在,但像這樣譴責他人,說“看看這種壞行為”,實在是太誘惑了。
    當人們行為不當時,我總是更感興趣,而對於阿黛爾這樣的人說:“你這個混蛋,你背叛了我們”是殘酷的。我無論如何都不會對阿黛爾說什麼壞話,因為我愛阿黛爾,但我在拉斯維加斯看到她,她真是不可思議。但我確實認為我們始終必須努力去理解,而這種感受來自深刻的痛苦,而這種痛苦是那些人不應該承受的,對吧?這是他們永遠不應該受到的痛苦。
    但是你在書中談到的一件非常令人驚訝的事情,就是Zempec對上癮的影響。我無法完全理解如果我們開始使用Zempec藥物,對上癮會有什麼影響。你談到了它如何減輕我們大腦中的食物喧鬧聲和我們的食物渴望,但隨後你深入探討了很多研究,顯示Zempec和這類藥物實際上會影響我們對可卡因和酒精等物質的上癮。
    這是一個極具爭議的問題,雙方都有認真的科學家參與,但我覺得這是令人震驚和完全吸引人的。例如,一位名叫伊莉莎白·雅爾哈格的女士,她是瑞典哥德堡大學的教授,對此進行了一些開創性研究,我對她進行了很多訪問。他們取得了一批老鼠,把它們放進籠子裡,然後給它們大量的酒精,老鼠會喜歡酒精,像我們一樣喝得酩酊大醉,搖搖晃晃,並且愛不釋手。於是,他們把它們放在這個籠子裡一段時間,老鼠們有足夠的酒精,幾周內喝醉;然後,當環境開始類似於拉斯維加斯的一家酒吧時,他們進行了干預。他們來到老鼠身邊,給它們注射GLP-1激動劑,就是你手上拿的那種藥物,某種阿格魯肽,然後他們觀察,結果發現,雅爾哈格教授和她的同事發現,注射後的老鼠飲酒量相比之前減少了大約60%,而飲酒最重的老鼠則是減少最多的人。
    “為什麼?這是怎麼回事?”但後來他們想,“好吧,也許是因為酒精的熱量含量,似乎它們對熱量的渴望減少了,對吧?”於是進行了幾個實驗,使用不含熱量的藥物。佩恩州立大學的派翠西亞·格里格桑教授,讓老鼠大量使用海洛因和芬太尼,給它們GLP激動劑,並發現同樣的結果。老鼠自我施用海洛因的情況減少了50%。然後,之前提到的格雷格·斯塔默,他在弗羅里達州立大學,對老鼠進行了可卡因實驗,結果也是減少了50%的使用量。這個問題我們至今無法解釋。
    再一次,一些理論回到了有關獎勵系統的問題。可能會抑制獎勵系統嗎?許多科學家發現,這些藥物似乎具有他們所稱的選擇性。選擇性是指藥物讓你對巨無霸的渴望減少,但對沙拉的渴望並未減少,所以它並不是普遍的抑制,並不是讓你完全不吃。有些人會,營養不良是一個風險,但大多數人不會。所以,鑒於這一點,一些科學家認為,這是激活了鈍化對不良食物的渴望,而對良好食物的渴望則並未減少。我在想,這怎麼可能呢?這似乎太奇怪了。假設我是埃爾頓·約翰,而我的樂趣來自於演奏音樂。怎麼可能告訴我減少吃果醬三明治的數量,而不是告訴我少參與即興演奏?這怎麼做到的?
    而他們不斷重申,我們不知道。似乎確實存在一種機制來做到這一點,我們試著探索它。因此,顯然,在動物研究中,這些關於上癮的結果是非常鼓舞人心的。目前有很多實驗正在進行。我們正在給人類這些藥物,以看看它是否能在那裡減少上癮。已有大量的軼事證據。我曾訪問過一位名叫特雷西的加拿大護士,她有一段糟糕的戀情,完全沉迷於購物。她會強迫性地購買從未讀過的書籍、永遠不會穿的衣服。她藉著很多皮膚撇絨和強迫性進食。她開始使用MPIC,所有這些上癮都消失了。現在有一個辯論,就是這是否會更廣泛地發生?早期的研究有些混合。
    目前為止,我們對人類的研究規模非常小。結果發現,這確實能減少吸煙,但僅當與尼古丁貼片一起使用時。它發現這確實能減少飲酒,但僅限於如果你在一開始就是重度飲酒者。所以我們會知道更多。我們今年會獲得很多的結果,明年肯定會有很多,但這是非常有希望的。因此,有些人爭辯,最極端的,我想強調這是一種推測。這種藥物的最大支持者會說,實際上我們還沒有發現一種能導致食慾調節的藥物。我們發現的是一種能在各方面增強自我控制的藥物。現在這個觀點充滿爭議。我一直意識到藥物的過度宣傳,我們要謹慎,但這是一個可能的情景。動物研究確實令人震驚,並且真的非常令人興奮。
    你通常不會看到這種情況,對吧?我當然沒聽說過有其他藥物。 我相當確信不存在其他藥物。 在動物研究中,它只是普遍減少上癮。這是顯著的。我是說,甚至對於能否稱之為動物上的上癮都有爭議,但你明白我的意思嗎?強烈的強迫性使用。Zempec在你的減重旅程中產生了什麼影響?你減掉了多少?我可以說,我減了很多體重。大約一年內我減了三個石頭。而且實際上,我減少的身體脂肪百分比更為戲劇性。因此在開始時,我的體脂肪百分比是33%。我記得那天我的教練喬希測量的時候。我不知道他看到了什麼,算是自嘲。然後我說,哦天啊,如果我是三明治,你絕對不會想吃我。我後來查了一下,鯨魚的體脂肪竟然不止35%,所以這開始讓我感到不安。因此我的體脂肪從33%降到22%,這是一次非常戲劇性的下降。那麼你增加了劑量嗎?是的。
    每個人都從0.25毫克開始。部分原因是,最常見的副作用無疑是噁心,對吧?幾乎每個人在開始服用時都會感到一點噁心。對某些人來說,這種噁心是無法忍受的。我曾在佛蒙特州採訪過一位名叫索尼·紐頓的人,她說,妳知道,感覺就像有外星人進入了她的身體,正在掙扎並試圖逃出來。是的,有一小部分人經歷了如此極端的噁心,以至於他們不得不停止。而對我來說,噁心現在已經完全消失了。而喬爾·拉魯,參與這項研究的科學家之一說,聽著,當談到噁心時,妳必須坦誠告訴人們。有兩種藥物。一種是有副作用的藥物,另一種是沒有療效的藥物,對吧?他說得對。不過,是的,噁心實在挺嚴重的,但對我來說,現在已經全部消失了。我真的很佩服歐普拉。我一直在看她。她就像是我的一個榜樣,因為她在整個職業生涯中是如何處事的。正如妳所說,她是妳的朋友。而且我覺得她最近承認自己在使用Zempic。她談到了自己一生都在與體重作鬥爭。而對她而言,Zempic似乎在她的減肥旅程中成為了一個魔法子彈。妳對她作為一個人的了解比我多。我沒有仔細關注她描述為何決定選擇Zempic而不是其他形式的節食,妳知道她解釋過這一點嗎?是的,她非常感人地談到這個。她在《人民雜誌》的一次採訪和ABCs的一個優秀特別節目中談到了這個。我意思是,沒有一個人像歐普拉那樣公開努力進行節食。妳可能看過那段著名的剪輯,當她走上舞台時,推著一個巨大脂肪桶。那就是她在這個飲食計劃中所減去的脂肪量。她在特別節目中非常感人地描述,她說得比我好多了,自己為了得到那個而忍受了饑餓,對吧?而且妳想想,她嘗試過所有極端的飲食和運動選擇,但由於我們之前所談到的原因,她總是回到了原點。此外,她不得不接受膝蓋手術,我不是在洩露什麼,她自己透露過這個。她非常擔心自己的健康,正因為這些原因,她做出了這個選擇。對這些藥物有很多理由需要擔心,但我發現當妳與那些真的在與此抗爭的人談話時,比如我之前在舊金山提到的傑夫·帕克像歐普拉一樣,人們做出這個決定並看到體重減輕的好處,驚人的好處,無論其他論點如何,我並不想反駁他們。對於那些正在服用這些藥物,並且在健康方面經歷了巨大的改善的人,如同她們和許多其他人,那對你們來說就是正確的選擇。當然,這並不適合每個人。我遇到過一些人因各種原因,包括許多可怕的副作用和風險而非常後悔服用這些藥物。但我認為我們必須誠實面對這些藥物的複雜性。我的意思是,這本書之所以被稱為《魔法藥丸》,是因為有三種不同的方式可以將其視為魔法。很多服用這種藥物的人都說,這真是太神奇了。第一種魔法形式是顯而易見的。它似乎如此快速、有效地解決了一個問題,讓人覺得,哇,這簡直是奇蹟,對吧?這是一種方法。第二種方式是它可能是一種像幻覺一樣的魔法,對吧?它可能像是一個魔術表演。它似乎解決了問題,但事實上並沒有,或者設置並培訓了其他東西。第三種方式是考慮幾乎所有關於魔法的寓言,妳得到妳想要的,但妳得到的方式卻與妳預期的有所不同。妳與精靈許下願望,妳得到了妳想要的,但願望的實現並不像妳想像中的那樣。最著名的魔法故事是《幻想曲》。魔法會在妳眼前消散。所以我認為我們還在努力弄清楚這是什麼樣的魔法。這是解決方案的魔法?這是一個魔術?還是這是一種魔法解決方案,將會朝著各種不可預測的方向發展?我得說,當妳手持那支筆看著我時,我覺得很奇怪。就像妳在做稍微評判的龍一樣,那時我想,該怎麼說服他投資於我?我只是在思考,與我的對話,我盯著它想,天哪,比起以後要走的路,這樣多好,因為在妳離開這裡後,我今天還沒吃東西。我要吃午餐,然後去健身房,大約一個半小時。去健身房的主要原因是想保持身材。妳知道,我想保持肚子上的脂肪不見,保持肌肉強壯,變得堅強,看起來好看。這就是我去健身房的原因。此外,在這次談話後,我去健身房的正面效果會讓我的大腦感覺很好。現在,當我盯著那支筆時,我在想,我可以服用這個,然後肚子上的脂肪就會不見了。但我也會失去我從健身房運動所獲得的正面效果。所以我在想,人們會不會減少鍛煉?不鍛煉的結果是否會對我們的心理健康和我們的幸福感有影響,還有鍛煉對我們的所有益處?是的,對於您提出的兩個問題的答案都是肯定的。人們將減少運動,這將有負面影響。我們都知道這一點。我想補充之前提到的一點,人們變得越來越久坐不動。
    我們活在像是一個視覺專業的頭戴顯示器裡。不需要移動整個世界。你知道我的意思嗎?所以我們將能夠注入以減輕重量,但我們仍然會移動得更少。而運動和活動有很多好處。是的。我們知道運動的巨大好處,這與減重問題是完全不同的,對吧?如果你每年運動270小時,即使不會造成體重減輕,你的壽命也會增加三年,對吧?因此,從預防疾病、減緩老化、心理健康等方面來看,運動的好處是巨大的。我想你提到了一個非常重要的缺點,那就是,如果你能從一劑注射中在短期到中期內獲得好處,但你在握著筆時所探討的計算,很多人將會做出這樣的計算。
    對於這些藥物,我有很多事情不太確定,但有幾點建議我非常確定。如果你不超重或肥胖,你絕對不應該使用這些藥物,對吧?你承擔了所有的風險卻沒有任何好處。所以我很確定這一點,很多不超重或肥胖的人卻在為了變得非常瘦而服用這些藥物。我的朋友Elise Lohner,她曾是Goop的首席內容官,說她現在甚至不會和我們認識的人在洛杉磯外出吃晚餐,因為沒有人吃東西。是的。她說,為什麼我們要出來吃晚餐?你們都快餓死了。她說,飲食已經過時,排除飲食才是主流。這點我很有信心。我也相當有信心,雖然有點不那麼確定,但相當有信心。如果你的BMI高於35,或你的體脂百分比非常高,而且你不是有甲狀腺癌家族病史的人,也不打算懷孕,我會建議你服用這些藥物。我認為對於你來說,風險的平衡,假設你已經嘗試過飲食沒有成功,我認為對於你來說,服用這種藥物的好處會超過風險。我對此不太確定,但對於我所愛的人中BMI高於35且處於那種情況的人,我都建議他們服用這種藥物。
    對於BMI在27到35之間的人,我認為這完全是另一回事,你得仔細列舉利弊,並真正自己思考,合理的人會得出完全不同的結論。這個情況也很有趣,如果那些決定運動、改變飲食並開始跑馬拉松的人在減重的時候,大家都會說不可能,所有人都會說是MPEC。如果某位名人現在減輕了三石或四石,並且是通過健身和飲食改變來達成,沒有人會相信他們。沒有人。這非常有趣,我認為你說得對,我之前沒有想到這一點。你不會相信他們。當然,你不會相信他們。不,你說得對。
    在網上我看到的一個主要反駁是,因為現在人們在服用這些藥物,像你這樣的人在減重,糖尿病患者卻無法再獲得這些藥物。我看到一些文章指出,這些藥物的需求非常高,以至於那些真的需要它們以挽救生命的糖尿病患者現在無法獲得。我認為這些人提出了非常好的觀點,我也為書籍訪問過一些這樣的人,這是一個非常痛苦的對話。我認為解決方案是從一開始我們就應該這樣做的,現在我們應該這樣做,就像我們在英國針對COVID疫苗的做法。因此,我們應該限制藥物,需求最大的人應該首先獲得它。大家都同意,重度肥胖者和糖尿病患者最需要這些藥物,他們應該優先獲得。像我這樣的人的家族有心臟病,但不至於非常肥胖的人可能位於中間。而沒有心臟病、只是超重的人則排在最後。可我們並沒有這個系統。不幸的是,由於政府沒有建立這樣的系統,我們只能爭奪,這使得一些糖尿病患者無法獲得他們所需的藥物,必須更早地使用胰島素,這對他們的健康構成了真正的威脅。這真糟糕。我對此感到有些羞愧,因為如果像我這樣的人沒有一起購買這些藥物,這種情況是不存在的。就我個人而言,我對自身的心臟風險感到擔憂。我比我爺爺去世時多了一歲。但是這不算什麼藉口。當我遇到那些處於困境的糖尿病患者時,比如一位名叫Zamy Jaleel的男士,他正好處於那種情況,41歲的他作為音樂家,無法獲得他所需的胰島素來治療他的二型糖尿病。我感到羞愧,你知道,他的需求顯然更大。
    Johan,謝謝你。謝謝你幾件事情。我認為值得一提的是,你第一次上我播客時,我幾乎沒有聽眾。你當時就像一位微不足道的小podcaster。我非常清楚地記得那次。你來到我的公寓。我記得我在倫敦的公寓見到你。我已經閱讀了你的書《失落的聯繫》(Lost Connections),我對此感到非常著迷。因此我聯繫你,問你是否願意來。當時沒有任何人聽我的播客,我甚至還沒有錄影。那次是一次令人難以置信的對話。音質很差,有很多問題。但是你是第一批真的給我機會的人。所以能夠繼續保持聯繫,讓我能夠至今還能涵蓋你的工作,真是太棒了。感謝你在那個時候給我機會。我真的很感激。
    哦,我非常高興。謝謝你寫這本書,因為我們的觀眾最常詢問並想了解的其中一件事就是 Zempec。我們在所有數據中都看到了這一點。你對此的看法讓人印象深刻,儘管你是個在使用這藥物的人,因此容易在各種方面表現出偏見來辯護或什麼的,但這並不是你所採取的態度。在《魔法藥丸》這本書中,你能夠非常細緻地考量這些利弊,這是我不曾期待會從一個在使用的人身上看到的。我認為這很重要,因為你所說的也是對的。你讀完這本書後,從某種奇怪的角度來看,你獲得了更多的資訊,但我能理解為什麼最終的決定仍然在於個人。我認為這正是任何關於這一主題的書籍應該追求的目標。它應該不偏不倚地展示兩種取舍的情況,讓你可以自己做出決定。你做得非常巧妙。作為一位作者,這些年你教會我的真正一點是你寫作的技術非常出色。你的敘述技巧更是非凡,深深影響了我作為一個作者的創作。現在每當我讀一本書時,我常常希望它能像你的書那樣寫,因為你能將一個困難且廣泛討論的概念帶我們展開一段旅程。而這段旅程的樂趣遠比只是閱讀一本科學書籍要多得多。因此,我真心建議大家現在就去購買《魔法藥丸》。這無疑現在是個熱門話題,這些魔法藥丸。而這是關於它的必讀書籍。《魔法藥丸:新型減重藥物的非凡益處與擾人的風險》。這本書將於2024年5月2日發行,所以我們距離那天只有幾天時間。我強烈推薦這本書。非常謝謝你,約翰。哦,我真的很感動,史蒂芬。非常感謝你。我差點忘了我們這個播客有一個傳統。哦,是的,問題。問題是什麼?誰提出的這個問題?我不會告訴你這是誰。但是,留給你的問題非常有趣。為什麼人類應該繼續存在?如你所知,我已經寫了12年,13年,一本關於在拉斯維加斯發生的一系列犯罪的書,我不允許談論,但它會在明年出版,我保證我們最終會談論它。我想你這樣說只是為了每次見到我都能在拉斯維加斯閒逛。所以你每次都是在拉斯維加斯寫書。我就想,約翰,那本書在哪裡?許多拉斯維加斯的人對我說,是的,你的書已經等待太久了。我認識兩個人,羅布·班哈特和保羅·博特里諾,很多人可能不認識,但在拉斯維加斯下方的排水隧道裡住著成千上萬的無家可歸者。羅布和保羅曾經住在隧道裡。羅布住在一組我非常熟悉且花了很多時間的隧道裡。在2017年,羅布被稱為流浪聖誕老人,他會偷東西並把它們送給人。 他也是一名低級別的的毒販,非常低級的。還有一群競爭的古巴毒販不喜歡他。2017年某一天,他們用斧頭打了他的頭,劈開了他的顱骨,把他拖到鐵軌上,任列車碾過。不過幸運的是,有人發現了他,將他從軌道上拉了下來,他活下來了。在接下來的六個月裡,當他康復時,他改變了自己的生活。他開始為我朋友保羅所經營的一個名為“發光者”的團體做志願者,這是一群人,絕大多數是曾經住在隧道裡、成功逃脫、改變了生活的人,現在幫助仍然身處隧道裡的人們。他們提供各種實際物品,從衛生棉條到手電筒。最重要的是,當這些人想要離開的時候,他們會給予支持。每個月都有很多人從隧道裡走出來。我見過他們幫助一些我非常愛的人。幾年前的某一天,我和羅布在一起。他得知一位在隧道裡的朋友皮克特去世了。他在他們曾經住的隧道裡過量服藥身亡。於是我們立刻就去了那裡,皮克特的東西還在那裡,他的尸體已經被抬走了。我們碰到了一個也住在那裡的女性。每當羅布進入隧道,即便是在這樣的情況下,他總是會帶來一些物資,比如食物。 他問那位女性,隧道裡的那個人是誰?她說,哦,你不想去那裡。他問,為什麼?她提到了一些人。他說,不,我要去那裡。我會給他們一些東西。於是他去給他們帶了一些物資。總之,我並沒有太多思考這件事情,我一直在想皮克特和發生的事幾天後,我問羅布,她說的“你不想去那裡”是什麼意思?他說,哦,就是那些人。我問他,哪些人?他說,哦,他們就是用斧頭打我的人。他們就是試圖殺我的人。我說,為什麼你去幫助他們?他說,因為他們是人類,而且他們在受苦,需要幫助。我對羅布思考了很多。每天,他和保羅都會回到那條隧道裡。他們可以做任何事。他們可以離開,去做成千上萬的事情,對吧?他們是非常聰明和有才華的人。每天,他們回去幫助那些被遺留的人。他們不需要因此賺錢。他們的生活在任何物質意義上都不算好。
    我對他們說,為什麼你們這麼做?
    他們就回答說,因為這是對的事情。
    如果你問我,人類為什麼應該繼續存在?
    我可以給你很多抽象的回答。
    我可以跟你談哲學,也可以跟你談藝術。
    但我只想說,來見見羅伯和保羅吧。
    他們就是人類應該繼續存在的理由。
    謝謝你。
    乾杯,史蒂芬。
    [音樂]

    It is being called a miracle drug, but what is the dark side to the weight loss medication Ozempic?

    Johann Hari is a New York Times best-selling author, his books include, ‘Chasing the Scream’, ‘Lost Connections’, and ‘Stolen Focus’. He has written for the world’s leading newspapers and magazines, and has twice been named ‘National Newspaper Journalist of the Year’ by Amnesty International.

    In this conversation Johann and Steven discuss topics such as, the link between weight gain and sexual abuse, what Ozempic does to the brain, how Japan will help solve the obesity crisis, and the 12 biggest risks of taking Ozempic.

    00:00 Intro

    01:46 How Did You Find Out About Ozempic

    06:37 What Is Ozempic & How Much Is It?

    09:51 How Does Ozempic Work

    16:03 The Impact of Ozempic on the Brain

    26:17 The Cheesecake Park Experiment

    31:16 Obesity Is a Choice

    44:53 Addiction Transfer

    52:25 Obesogenic Environment

    01:04:55 Where Can You Buy Ozempic

    01:07:43 The Origins of Ozempic

    01:10:15 Why You Shouldn’t Take It

    01:13:56 Is The Ozempic Face Real?

    01:18:08 The Risk of Muscle Loss

    01:20:36 Suicide Risk and Fatalities

    01:29:49 How Do We Undo Stress

    01:30:01 Diabetes Is More Deadly Than Weight Loss Drugs

    01:32:24 Downsides

    01:39:21 Will Everyone Be on Ozempic?

    01:42:47 Should the Government Intervene?

    01:50:46 Weight Gain After Ozempic

    01:53:59 Children and Ozempic

    01:57:21 Celebrities Taking Ozempic and Hiding the Truth

    02:05:37 Ozempic Is An Addiction Killer!

    02:12:34 Oprah Taking About Her Losing Weight Journey

    02:15:03 Will People Exercise Less If They Can Just Take Ozempic

    02:18:58 High Demand Of Ozempic & Issues Caused

    02:23:10 The Last Guest Question

    You can purchase Johann’s newest book, ‘Magic Pill: The Extraordinary Benefits and Disturbing Risks of the New Weight Loss Drugs’, available on 2nd May 2024, here: https://amzn.to/4di51Ou

    Follow Johann:

    Instagram – https://bit.ly/4bfqkyj

    Twitter – https://bit.ly/44ixqjd

    YouTube – https://bit.ly/3Uzccdr

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    WHOOP: https://join.whoop.com/en-uk/CEO

  • Moment 159: The Most Important Sex Advice You NEED To Hear: Esther Perel

    In this moment, world-renowned relationship therapist, Esther Perel discusses sexless relationships. In her work, Esther says that many of her patients focus so heavily on the amount of sex they are having, and begin to panic when this starts to change. Instead, she says that they should focus on the quality of the experience, and the connection they have with their partner. Esther believes that many of the issues and concerns around the amount of sex a couple is having can be reduced by having better communication around sex. These conversations include a partner’s fantasy life, what they enjoy, what excites them, and what do they look for in sex. Most couples have never had these conversations before and don’t realise that sexuality is a vast topic that changes with their lives.

    Listen to the full episode here –

    Apple- https://g2ul0.app.link/5YgGK3Hw3Ib

    Spotify- https://g2ul0.app.link/jNfxRBKw3Ib

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Esther Perel: https://www.estherperel.com

  • Mo Gawdat: 80% Of Illness Is Linked To One Thing! An Alarming Warning For The Burnout Generation! If You Feel Like This, Quit Your Job Today!

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:06 -Hey, whatcha doin’? -Programming our thermostat to 17 degrees when we’re out at work, or asleep.
    0:00:11 We’re taking control of our energy use this winter with some easy energy saving tips I got from FortisPC.
    0:00:16 Ooh, can serve energy and save money? Maybe to buy those matching winter jackets?
    0:00:21 Uh, no. We’re also getting that whole matching outfit thing under control.
    0:00:27 Discover low and no-cost energy saving tips at fortisbc.com/energysavingtips.
    0:00:30 -Matching tracksuits? -Please, no.
    0:00:37 There are only three ways where stress will break you, but the majority of how stress kills us is because of that.
    0:00:39 But this is completely within your control.
    0:00:42 Mo Gao, that is bad.
    0:00:46 And this time, he’s on a mission to help millions of people manage their stress.
    0:00:48 No matter what their circumstance is.
    0:00:53 Stress is very good for you, until it kills you. And what most people don’t understand is that it’s an addiction.
    0:00:57 Stress is a badge of honor now. It means that I’m wanted, I’m needed.
    0:01:01 And the reality is that 80% of the stuff you do at work is just to prove you’re alive.
    0:01:04 But we tell ourselves we’re too busy, that’s a lie.
    0:01:11 But the truth is that we are getting to the point where this turning into burnout, anxiety, panic attacks, we’re all suffering.
    0:01:19 Now, I think the most interesting part of stress is to understand that what breaks us is the long application of obsessions and nuisances.
    0:01:24 Nuisances are stressors that are triggered every day, and there are so many of them.
    0:01:32 The first 10 minutes of your day, you get 10-15 stressors, and then obsessions create a lot of stress as a result of the lies that you told yourself.
    0:01:34 This is quite serious.
    0:01:35 What do we do about it, though?
    0:01:41 So, you get stressed in four modalities, mentally, emotionally, physically, or spiritually.
    0:01:48 And each of those is a different language, so your mental stress speaks to you in a language that is different than your emotional stress.
    0:01:54 But if you learn that language, then you can easily deal with that stress when it happens.
    0:01:58 And it’s simple techniques, so we should cover as many of them as we can.
    0:02:00 So, first of all…
    0:02:04 Congratulations, Dioverseer Gang. We’ve made some progress.
    0:02:11 63% of you that listen to this podcast regularly don’t subscribe, which is down from 69%.
    0:02:14 Our goal is 50%.
    0:02:20 So, if you’ve ever liked any of the videos we’ve posted, if you like this channel, can you do me a quick favour and hit the subscribe button?
    0:02:25 It helps this channel more than you know, and the bigger the channel gets, as you’ve seen, the bigger the guests get.
    0:02:27 Thank you and enjoy this episode.
    0:02:33 Mo, how are you doing?
    0:02:36 I’m here again. Love it.
    0:02:39 It’s always a pleasure to be with you, Steve.
    0:02:54 I am doing… I am somewhere between the best time of my life and the most interestingly inviting for change time of my life.
    0:02:56 What do you mean?
    0:03:04 I think I’m… Thanks to you, of course, by the way, and many others. I think my message is getting to a lot of people.
    0:03:15 I think that’s really, really, really… It feels such an honour to be actually making progress on my mission and what I stand for.
    0:03:26 I have to say, I think the world is changing in so many ways that doing what we’ve always done may not deliver the same results.
    0:03:44 So, I feel that I have to revisit very deeply how I can continue to help, how I can continue to explain what I think will be probably the most needed in the times to come,
    0:03:53 but also not… I think most people don’t realise how different the world is going to be in the next five years.
    0:03:55 Are you talking about AI again, Mo?
    0:04:00 It’s not just AI, Steve. We know that. It’s not just AI. It’s not just AI.
    0:04:02 What is it?
    0:04:16 Remember last time we met, in closing, I was telling you we’re hitting the perfect storm. Economics, geopolitical, climate, AI, synthetic biology.
    0:04:29 Yeah. And I think the highlight of it is what I call the end of the truth, if you think about what’s about to happen in our world.
    0:04:40 And I will openly say this is going to be the most stressful time of any generation that we’ve ever met, you and I.
    0:04:54 It is so disruptive in so many ways. It’s so disruptive. It doesn’t have to be stressful. It can be navigated so beautifully, but it is going to be so unusual, so unfamiliar for so many of us, I think.
    0:04:56 What’s going to be the cause of the stress?
    0:05:04 The biggest reason is the pace and the unfamiliarity of the change.
    0:05:09 It’s not the devastation of the impact, if you think about it.
    0:05:30 As I said, I think we can all sail through this. I mean, a big part of my focus this year is to help explain how people can see all that’s happening and really sail through it in a way that doesn’t halt the progress, if you want.
    0:05:43 But so much change in such a short amount of time, I think the reality is that humans become very stressed when we have a lot of unfamiliar change happening in front of us.
    0:06:12 And I think this is where we stand today. We stand in a world where I think it’s led by economics the level of debt in Western societies that cannot be fixed with the normal execution of fiscal policies that leads governments to dilute our economies in ways that are affecting, that is basically everyone feels.
    0:06:38 But I have to admit, I think that the current economic and geopolitical view of the world is leading lots of governments in the world to create conflicts that are going to expand beyond the current horizon.
    0:06:47 I don’t know if this is how we want to start the conversation, but I believe, you know how it is, wars are not the results of conflict.
    0:07:02 Conflict is the needed trigger to start a war or the illusion of a conflict is the needed trigger to start a war that helps fiscal policy and sets geopolitical stance on situations.
    0:07:22 And I think our world is becoming quite interestingly a world where the truth is morphed in ways that you and I are unable to figure out so that we can agree to the leaders doing things that we shouldn’t allow them to do.
    0:07:38 And as a result of that, we most of us are going to be in a dilemma economically, politically, sometimes safety-wise and sometimes purpose-wise, very unusual times.
    0:07:49 When you think about the times we’re living in more broadly, what is the most important sort of context in your mind for the viewer to understand?
    0:07:54 If they’re trying to understand how you’re seeing the world right now, because you’ve written a book now about the subject of stress.
    0:08:03 And I know that you’re someone who’s got so many different books in your mind and in your soul that you’re always working on sometimes for years and years, sometimes those books never make it out.
    0:08:17 So for you to commit your energy and time to writing a book about stress, for me, as someone that knows you well, it is a clue of sorts to a perspective you have on the nature of the world.
    0:08:21 What is that nature of the world? What is the backdrop there that you’re seeing?
    0:08:38 It is the top topic in my mind. First of all, I wrote this because of my co-author, Alice. Alice came to me at a point in time and she said, you cannot continue to write about happiness and well-being without addressing stress.
    0:08:53 Alice herself had a very stressful stage of her life in her 20s and she learned through it that it’s not the events of your life that stress you, it’s the way that you deal with them that does.
    0:09:05 And so we started to work on this around 2021, but then we suddenly recognized that this probably is the topic of the time.
    0:09:12 So Unstressable is a part of a big strategy to try and get a million people out of stress every year.
    0:09:27 Simply because I think the mounting stress in the world is one, because of events outside most people’s controls and two, it’s because stress will cause more stress.
    0:09:42 So what is happening in our world today, you will walk the streets and you feel it. You can easily see that people are struggling economically, for example, and so they are behaving in ways that are stressing others.
    0:09:53 It’s a bit less safe in the city of London, it’s a bit more challenging to make ends meet and so on and so forth.
    0:10:06 So the truth of the matter is that the events are leading those who are not capable of dealing with stress to a situation where they will be more stressed.
    0:10:14 And you asked me what is the state of the world, I think the state of the world is that we, let me try to explain this.
    0:10:29 Think of hunters’ gatherers. When the best hunter in the tribe went out to hunt, you could probably feed the tribe for a couple of days more.
    0:10:39 When the best farmer managed his or her farm better, you could probably feed the tribe for a month more.
    0:10:52 When the best manufacturer manufactured something, you could probably feed or serve the world for a month more. Scale continues to grow, right?
    0:10:59 But at the same time, the gain of the best hunter was probably two more wives.
    0:11:07 The gain of the best farmer was probably millions of dollars. The gain of the best industrialist was probably billions of dollars.
    0:11:22 The reward that you get as a result of automation, so think of it as the conduit that you put your efforts through to get something on the other side, gets magnified a long time.
    0:11:31 Now, with what is about to happen from an economic and technological point of view, the gains are going to become massive, right?
    0:11:43 So one platform owner, such as OpenAI, for example, will almost entirely own, for a while until they are disrupted, the commodity that we call intelligence, right?
    0:11:51 They will almost have a plug in the wall where you plug in and you get 100 IQ points more, right?
    0:12:03 The amount of power that this generates for the company, for the country, for the economy, for the culture becomes prohibitive of every other company and every other culture.
    0:12:06 And so everyone’s competing, right?
    0:12:13 Most people don’t talk about that because they’re not aware of the scale of the conflict, if you want.
    0:12:30 So we are about to head into a world where nations that are struggling economically have found an opportunity to get out of where they are at the expense of the rest of society.
    0:12:35 And that’s going to cause a lot of stress. It’s going to cause stress in the replacement of jobs.
    0:12:43 It’s going to cause stress economically. It’s going to cause stress about the uncertainty of geopolitical landscape.
    0:12:52 It’s going to cause stress around, you know, even I am not able to keep up with the speed at which technology is changing, right?
    0:13:02 So that becomes all of that change, all of that uncertainty, I think, is going to cause a situation where a lot of us are dealing with things that might make us anxious.
    0:13:07 I was looking at some of Ray Kurzweil’s work. He’s obviously one of the leading futurists in the world.
    0:13:15 And there was a chap called, I think it was called Michael Simmons that studied his work and produced some predictions based on his predictions.
    0:13:22 And he said that if you’re 10 years old now by the age of 60, you’ll experience a year’s change at today’s rate in 10 days.
    0:13:29 If you’re 14 now, you’ll experience, by the time you get to 60, you’ll experience a year’s change in three months at today’s rate.
    0:13:38 And in the 21st century, we’ll experience, I think he said 10,000 years of change, which is a thousand times more or whatever than the previous century.
    0:13:48 I remember thinking about how one can navigate that without losing their minds, to be honest.
    0:13:53 If the world is changing at such a speed and you surely would feel disempowered to some degree.
    0:13:59 Yeah. I mean, one of the very first principles of Unstressable is the idea of limit.
    0:14:03 So it’s the idea of being able to choose what to let in and what not to let in.
    0:14:11 Because there is that constant attempt to keep up with what’s happening that goes beyond human ability.
    0:14:16 And in reality, as I said, I can’t even keep up with what’s happening.
    0:14:22 I don’t know if you’ve seen the latest editions of ChatGPT or Sora or whatever.
    0:14:30 You can now have full conversations, full conversations with an engine that appears very human, that changes its tonalities,
    0:14:36 that answers in a very clever way, that is so political and so well presented.
    0:14:43 You know, when you ask the difficult questions, it will say things like, “Oh, no, you know, this is subject to human ingenuity.”
    0:14:51 And when humans do this, they will say, “Seriously? Like a machine is so good at giving me the answer that politicians give me?”
    0:14:59 And it’s quite interesting when you really think that this is, last time we spoke about, you know, AI was what, a year ago?
    0:15:14 There is a point in time where your well-being is not, as a matter of fact, all the time your well-being is not the result of the events happening in your life.
    0:15:22 You know, as I said, the slogan of Unstressable is, “It’s not the events of your life that stress you, it’s the way you deal with them that does.”
    0:15:33 Right? And there is a point, we were chatting before we started filming, that, you know, you and I make choices, you and I make choices that stress us.
    0:15:40 Right? And believe it or not, we make those choices not because we’re not intelligent enough to recognize the impact.
    0:15:44 We make those choices because we are so caught up in that cycle.
    0:15:49 Right? And that cycle keeps speeding up and you get caught up in it.
    0:15:54 And you and I are the kinds of people that, you know, think a little too much of ourselves.
    0:15:57 Like, I can keep going, I can keep faster, I can go faster.
    0:15:59 Right? I can take more.
    0:16:06 The truth is, no, I think we’re entering a time of human evolution, if you ask me.
    0:16:11 But it’s about time that you make your well-being your number one top priority.
    0:16:13 Your number one top priority.
    0:16:22 Because it seems to me that we are all getting into, forget all of the big picture stuff, you know, economic and geopolitical and so on.
    0:16:30 But ask me how many of the people that you know, friends, acquaintances, coworkers, whatever, who are not stressed.
    0:16:40 Right? There are studies now that will tell you 70 to 80% of clinics’ visits, of doctor visits, are because of stress-related illness.
    0:16:42 Right? This is quite serious.
    0:16:49 And, you know, sometimes you look back at COVID days and you say, “This is the biggest pandemic of our time.”
    0:16:52 It’s not. Stress is the biggest pandemic of our time.
    0:16:59 By a very, very, very large margin, almost everyone you know is stressed in an interesting way.
    0:17:03 Right? Now, stress in itself is not a bad thing.
    0:17:09 You know, if you have a presentation or a podcast with an important person tomorrow and you’re preparing for it, stress is good for you.
    0:17:15 Right? But the truth is that we are getting to the point where good is turning into burnout.
    0:17:18 It’s turning into anxiety. It’s turning into panic attacks.
    0:17:24 It’s turning into, you know, it really is getting the toll on, you know, we’re all suffering.
    0:17:26 So we have to change that.
    0:17:31 We have to find a way where we can actually deal with our world as it is.
    0:17:38 Because we’re not going to be able to change that world so that we’re not as stressed by it as the world is making it.
    0:17:44 You know, sort of dictating to us that we should be that stressed.
    0:17:49 In the book, you describe stress as the new addiction.
    0:17:50 Mm-hmm.
    0:17:53 Why are we addicted to stress?
    0:17:57 There’s a status symbol.
    0:17:58 It’s a status symbol.
    0:18:04 So there are two ways we invite stress proudly into our life.
    0:18:09 One way is I’m busy is a badge of honor now, right?
    0:18:12 It’s like I’m busy means I’m wanted, I’m needed, okay?
    0:18:16 It means that look at me, you know, I have enough to do, right?
    0:18:22 And some, sadly, if you’re not in that space, you start to tell yourself maybe I should be in that space.
    0:18:26 The opposite of sanity if you ask me, right?
    0:18:32 Other is because we’re unable to sit with our brains.
    0:18:38 We’re unable to simply say, look, I’m just going to sit down and reflect on the week.
    0:18:43 Because if you, you know, if you start to sit with yourself, demons pop up.
    0:18:46 Like, oh, you’re not so, you’re not good enough.
    0:18:49 Oh, you know, they didn’t like you when you said this, right?
    0:18:51 All of the negative thoughts pop up.
    0:18:58 And interestingly, that psychological discomfort, if you want, one of the easiest way beyond social media,
    0:19:03 one of the easiest ways to get rid of it is to keep your brain busy in something else.
    0:19:05 So you keep adding stuff, right?
    0:19:10 And in a very interesting way, I think you and I both experienced that.
    0:19:16 You make decisions, you design your life, and then the stress follows.
    0:19:19 Two and a half months later, okay?
    0:19:22 I know for a fact, this is my fourth book, right?
    0:19:28 And even though Alice is really, really, really doing an amazing amount of the work that’s needed for the book,
    0:19:31 I get burned out every book, right?
    0:19:39 Publishing a book is just a grueling job, simply because people don’t buy books because of the content that’s in them, right?
    0:19:42 They buy them because of the marketing that you do about them, right?
    0:19:46 And it’s, you know, it’s my biggest job, if I want to get a million people out of stress,
    0:19:52 to simply make people pre-order the book, because if they pre-order the book,
    0:19:56 the book pops up on the best-seller list, and then a million people, not a million,
    0:20:00 but, you know, 100,000 people get to see it every day and think about stress, right?
    0:20:05 The challenge is, you know it’s going to happen.
    0:20:11 And yet you add a couple of speaking engagements and four podcast recordings and one trip to do this, right?
    0:20:16 And then in the middle of all of this, which actually was my year this year, and, you know, my mom fell and, you know,
    0:20:20 I lost my brother and my sister, and, you know, it was a very difficult year,
    0:20:27 but I didn’t know that this was going to be the case back in November when I was planning my February and March, right?
    0:20:33 And so we’re going through those cycles, and then suddenly life pops up and goes like,
    0:20:43 “All right, let me show you what it is, okay?” And yet, you know, on the next book or on the next tour or on the next, you know,
    0:20:48 work appointment, we just overload ourselves to the point that is beyond human.
    0:20:54 It is, if you ask me, it has all of the symptoms of addiction, okay?
    0:21:07 You know, it is a, you know, a substance almost that we’re using because it justifies to us that, you know, this is the way we should live.
    0:21:10 So what would my workaholic brain say?
    0:21:18 My workaholic brain would rebuttal you Mo and say, “Well, if I don’t load my calendar and if I don’t work 100 hour weeks,
    0:21:25 then I’m going to miss out on my own potential. I’m not going to live the life I could have lived.
    0:21:33 I could, you know, if I keep working like this, I’m going to be able to get a big plane and a mansion and a sports car
    0:21:37 and I’m going to be free and I’m going to have the best holidays and the best food.”
    0:21:39 So that’s why I’m doing it.
    0:21:47 Absolutely not the truth. You know that for a fact that the week you don’t work is the week you are most productive.
    0:21:53 You know that for a fact that, you know, that, I mean, think about it.
    0:22:00 I could load my calendar with a million podcast interviews and that would never allow me the time to write a book.
    0:22:12 The reason why we, you may have a diff, you may make a difference to anything, to your relationship with your loved ones,
    0:22:22 to your career, to your, you know, a contribution to whatever is because you allow yourself those spaces
    0:22:29 where in which creativity happens, in which ingenuity happens, in which real connection happens, in which, you know,
    0:22:35 and you know that for a fact, you know, for a fact that you’re heading to Australia,
    0:22:43 and that you’re going to produce nothing in that trip other than consuming what you’ve produced before.
    0:22:44 Correct?
    0:22:45 Yeah, that’s true.
    0:22:49 Yeah, and so the question is where is the balance?
    0:22:58 Is the balance in me loading my calendar for my potential or is the balance in freeing my calendar for my potential?
    0:23:02 So this year, for example, I have, I struggled with two things.
    0:23:07 I mean, my team is an incredible team who are very motivated, very, very hardworking,
    0:23:11 and each carries a separate responsibility, right?
    0:23:18 So they’d all pull on my availability, right, to get things achieved.
    0:23:20 And so what do they do?
    0:23:24 One will pop up and say, I have this incredible guest, you know, this Stephen Bartlett guy’s great guy.
    0:23:26 You should have him on your podcast.
    0:23:27 You’re going to be in London that day.
    0:23:29 Why don’t you invite him off, right?
    0:23:33 And then another will say, oh, but hold on, you know, this newspaper wants to talk to you.
    0:23:38 And then a third will say, oh, but there is this customer that wants you to speak and so on, right?
    0:23:44 And what ends up happening is that you and I don’t blame you and every one of us.
    0:23:49 When presented with opportunities, you go like, come on, man, push yourself a little bit, right?
    0:23:50 Two things happen.
    0:23:53 You push yourself to the point where you end up getting burned out.
    0:24:01 By the way, I say that with love, but especially when you get older, like your body just can’t take it anymore, right?
    0:24:09 At the same time, what ends up happening is that you’re depriving yourself of the true productivity.
    0:24:15 The true productivity is that one hour in the morning where you’re not stressed, where your calendar is not loaded,
    0:24:19 where you sit down and write the perfect email to someone that changes something
    0:24:22 or make the perfect call to someone that does something for you.
    0:24:27 You write down a concept that fits in your next book and so on and so forth.
    0:24:28 And that applies to everyone, right?
    0:24:35 It is that one hour in the morning where I make my coffee and I sit with Hannah, my wife, and you connect so deeply, right?
    0:24:36 It’s that one hour.
    0:24:40 And the question is, how valuable is that?
    0:24:45 How valuable is that hour as compared to the consumption hours?
    0:24:55 All of the hours where you’re being used not to realize your potential, but to react to potentially you’ve already achieved.
    0:25:04 And for all of work, I mean, when I ran my business at Google, I refused to be in meetings openly.
    0:25:07 I was like, why?
    0:25:09 And by the way, I encouraged my people.
    0:25:14 The idea of showing up in a meeting is just to say, hey, by the way, I’m here.
    0:25:18 I clicked in in the morning, stamped my entry card or whatever.
    0:25:22 I don’t know what you call it in English, but I attended and I’m alive.
    0:25:23 Look at me.
    0:25:26 I’m sending an email just so that I exist, right?
    0:25:31 I think in my entire career, 12 years at Google, I sent four emails.
    0:25:33 I initiated four emails.
    0:25:38 Okay. Yes, I responded to two emails that basically said, Moe, what do you think of that?
    0:25:40 If an email didn’t say Moe, what did you think of that?
    0:25:41 I wouldn’t respond.
    0:25:43 Why?
    0:25:45 They’re not asking for my opinion.
    0:25:46 Why should I?
    0:25:49 Why weren’t you sending initiates and more emails?
    0:25:54 Because you initiate one email and you get a shitload of emails back, right?
    0:25:56 And what’s the point?
    0:25:57 Right?
    0:26:02 Why don’t you just simply tell yourself, hey, by the way, I have no need to prove that I exist.
    0:26:07 The proof that I exist is I deliver my numbers, right?
    0:26:10 And so when I initiated an email, people read it.
    0:26:12 So how did you get things done then?
    0:26:13 Called people.
    0:26:14 Phone calls?
    0:26:23 Or walks or conversations in the corridors or, you know, a quick, like, hey, by the way, what’s up with this?
    0:26:30 And we had weekly reviews and we had, you know, lots of connections, human connections, right?
    0:26:37 By the way, most of the time, nothing requires you to interrupt the flow, most of the time, to interrupt the flow of the weekend.
    0:26:42 Nothing cannot be discussed in the weekly review on Monday, right?
    0:26:47 And I think that the reality is that we’re creating, we’re saying it’s an addiction.
    0:26:59 You’re creating all of those circumstances to make it look like everything is so, you know, like, so crucial and it’s so urgent and it’s so important
    0:27:03 because we can squeeze out that 5% more efficiency.
    0:27:12 Yeah, I give up on the 5% more and 95% of the efficiency you can achieve with 20% of the work.
    0:27:25 I’m trying to figure out if there’s, you have to concede that you will be less innovative, productive if you wean yourself off your stress addiction.
    0:27:28 Because this is obviously the battle I think I have with myself, if I’m honest.
    0:27:34 I think I tell myself the story that, you know, working really, really hard, working all hours and really throwing myself into it
    0:27:39 is because I’m going to get close to my potential and then someday I don’t have to work as much, my life will be free.
    0:27:43 And these are the kind of, you know, narratives I tell myself, which as I say, I know, I’m like, that’s embarrassing.
    0:27:46 Sorry, I am so sorry I laughed.
    0:27:54 But this is identical to the story of, you know, there is this very, very interesting fable of the billionaire that goes to the beach somewhere
    0:28:01 and he finds a fisherman and the fisherman goes fishing and he gets two fish, you know, sells one in the market and then feeds his family the other one.
    0:28:06 And so the billionaire goes like, no, no, no, no, you’re wrong. You’re wrong. You’re doing this wrong.
    0:28:15 You should, you know, go get four fish or as many as you can and, you know, and basically sell them in the market.
    0:28:20 And he goes like, why? And he says, then you can buy a bigger boat. And what do I do with a bigger boat?
    0:28:27 You buy even more, you get even more fish, right? And, you know, what do I do with that? You sell all of it and you get a fleet.
    0:28:30 And, you know, what do you do with the fleet? You get even more fish.
    0:28:39 And he says, why? And he goes like, then you can retire happily and sit on, you know, live in a place near the ocean and go out in your boat every morning.
    0:28:44 And the guy goes like, I’m going out in my boat every morning already. Like, why are you telling me this story?
    0:28:55 We’ve been given a dream. We’ve been given a dream. Okay. And that dream is more is better. Faster is better.
    0:29:02 We’ve been given a dream that says, I need to, I need a billion dollars to feel comfortable. Not really.
    0:29:07 I mean, you’re not, you’re not a fancy guy. You don’t drive a Lamborghini, right?
    0:29:16 So the truth is, the truth is, we really, really, really can have a much bigger impact and impact on what, by the way?
    0:29:27 Because if the impact is I’m going to change the world, is that a better and more important impact than I’m going to hug my daughter?
    0:29:32 Because think about it. Relatively, I’m going to spend time with my girlfriend or my wife.
    0:29:39 I’m going to, you know, relatively, it’s you succeed at what you set your priority to.
    0:29:51 And is there a balance somewhere? Is there a balance that says, I’m going to limit my life to achieve impact, but the 95% right?
    0:29:56 Give up the 5% and save yourself 80% of the effort.
    0:30:02 Most people, when people go to work, I’m going to say this, it’s going to upset a lot of people.
    0:30:07 But 80% of the stuff you do at work is just to prove you’re alive.
    0:30:13 Okay? 20% of what you do at work actually achieves the numbers.
    0:30:16 Okay? That’s the truth of all work generated.
    0:30:25 And in your own day, you know, can you actually do it with the objective of, I’m going to achieve 100% of my target?
    0:30:31 110% of my target. But I’m going to do that with the minimum amount of effort.
    0:30:34 Fairly to my employer, I’m not cheating anyone, I’m delivering.
    0:30:38 Is the problem that we don’t have a target? Because I don’t have a target.
    0:30:42 So for me, it’s because I can, I should.
    0:30:51 I maximize whatever I can do to achieve financial gains or, you know, a followers gains or numbers on the podcast and so on.
    0:30:57 Amazing. Just add a target and say, and I maximize my well-being in the process.
    0:31:01 Suddenly the equation becomes incredibly different.
    0:31:06 It enables you to do this longer. It enables you to do it more effectively.
    0:31:11 One of the backbone models of Unstressable is something we call the three-else.
    0:31:20 Limit, learn and lesson, right? And limit, believe it or not, is the absolute core of a lot of what we call
    0:31:25 nuisances. So let me try to explain this at the very top level.
    0:31:33 The sources of stress in your life, we call them a ton of stress, T-O-N-N, right?
    0:31:37 And, you know, trauma, obsessions, nuisances and noise.
    0:31:44 Trauma happens from outside you. It’s a major change in your life and it hits you so hard and it breaks you for a short time.
    0:31:57 But believe it or not, 91% of people will face at least one, but often several, PTSD-inducing traumatic event in their life.
    0:32:04 That’s like the loss of a loved one or, you know, losing your job so unexpectedly to the point you have to suffer or whatever.
    0:32:07 Okay? Being in a war zone and so on.
    0:32:12 Believe it or not, 93% of them will recover within three months.
    0:32:15 Trauma is not what breaks us, right?
    0:32:23 The interesting stuff that breaks us is the long application of obsessions, nuisances and trauma and noise.
    0:32:28 Obsessions are macro issues that you tell yourself.
    0:32:30 Don’t exist in the real world at all, okay?
    0:32:34 Like, I have a belly, a little belly, so no one will ever love me.
    0:32:38 You can obsess about this for the rest of your life, right?
    0:32:46 And make it your life story and basically create a lot of stress as a result of that script that you told yourself, okay?
    0:32:50 You know, nuisances are the little ones, the little forms of that.
    0:33:01 You know, things that are triggered every day by you passing in front of the mirror as you walk out of the door and you go like, oh man, you’re still that or whatever, right?
    0:33:06 Believe it or not, most of our stress, however, comes because of what we call nuisances.
    0:33:11 Nuisances are stressors that don’t break you, they’re not trauma, okay?
    0:33:15 But there are so many of them that you include in your life, so many of them.
    0:33:25 When Alice wrote, you know, the limit bit of the chapter, she wrote a beautiful script about the first five minutes or ten minutes of your day
    0:33:31 and she started to count the stressors that you trigger in your life in those minutes from the very loud alarm, right?
    0:33:42 To the, you know, opening your social media and seeing something upsetting or, you know, opening WhatsApp and getting a message you don’t like and so on and so forth, right?
    0:33:47 And this is five minutes, ten minutes, before you even had your coffee, you get ten, fifteen stressors.
    0:33:52 The trick is how beneficial for your life have those been.
    0:34:00 And if we’re aware, if we’re able to look at those stressors and say, hold on, I’m going to take an inventory of all of the things that stressed me last week.
    0:34:09 Okay? A genuinely honest inventory and I’m going to tell myself, oh, by the way, I don’t need this, I don’t need this, I don’t need this, I don’t need this, right?
    0:34:16 My commute, if I leave ten minutes early, would it be easier? If I leave ten minutes late, would it be easier?
    0:34:22 If I take music or the diary of the CEO podcast with me, would it become easier, right?
    0:34:32 And if you actually attentively, deliberately look at all of the new senses in your life, how many of them can you limit?
    0:34:40 Countless. I promise you, you can limit countless new senses. You can remove that friend that’s annoying you, okay?
    0:34:46 By simply texting them and saying, I don’t want to be your friend anymore, or simply winding down the conversations.
    0:34:52 Or when they send you something or talk to you about something, you go like, oh, very interesting, right?
    0:35:01 Instead of engaging in those things, can you limit the amount of junk food you let into your life?
    0:35:07 Can you limit the amount of restrictions and control that you apply to yourself in your life? And millions of little things.
    0:35:09 A lot of them feel like obligations.
    0:35:13 Do they really? Yeah. Yeah, do you want to live out of obligation?
    0:35:20 Do you know what I mean? Friendships feel like obligations. We’ve committed to do something, go to an event, take part in a charity, whatever it is.
    0:35:28 And they feel like obligations now, so we feel like we have to see it through, even if it’s causing us stress or discomfort.
    0:35:33 It’s amazing coming from you, because you’re one of the most shrewd business people I know.
    0:35:39 I’m not even talking about myself, although actually I am talking about myself, because some of the things I was thinking about do feel like obligations.
    0:35:45 Of course. Do you wish I could just… And how do you do that in business, Steve? I know you really well.
    0:35:51 You’d say a straight no without explanation. You wouldn’t even apologize.
    0:35:59 It’s the things that I’ve already managed to tie myself in, because you know, old Steve overestimated future Steve’s capacity.
    0:36:02 Old Mo and Future Mo.
    0:36:10 Old Steve stitches up future Steve, because old Steve is super ambitious and he doesn’t understand there’s only 24 hours a day.
    0:36:23 Look, I mean, I’m not immune to this. It’s actually my biggest issue. My biggest challenge is, at the beginning of this year, I sat down and I realized I had 18 full-time jobs.
    0:36:29 Sounds familiar, right? And I cut them down to nine, right?
    0:36:36 And I went to everyone I love and I celebrated and I said, “Look, I cut them down by 50 percent.” And they looked at me and said, “They’re still nine.”
    0:36:39 You must have had to upset some people.
    0:36:43 I simply said, “That’s it. We’re not doing this project.”
    0:36:45 You’re going to hurt some people’s feelings there.
    0:36:52 The truth is, by the way, I think we’re talking at your life and my life, what this applies to everyone listening, right?
    0:36:57 You have this person that constantly calls you and says, “Hey, let’s go out for coffee.”
    0:37:00 And the coffee’s annoying like hell, right?
    0:37:04 And you’re like, “Yeah, but I’ve known them for 20 years and they’re really lovely.”
    0:37:13 I swear to you, I had one of my really close, wonderful friends who was really, really struggling with his ego.
    0:37:20 So most of the conversations would be around him trying to prove that he’s good enough.
    0:37:28 And I had a lovely conversation with him. I said, at the end of one of those coffee meetings, I said, “I think we shouldn’t meet again.”
    0:37:33 He said, “What do you mean you’re traveling?” I said, “No, no. Every time I sit next to you, you make me miserable.”
    0:37:40 And he said, “Why?” And I said, “Because you’re constantly trying to do A, B, and C. Can you change that, please?”
    0:37:42 Right? Simple.
    0:37:47 If he managed to change it, I would have stayed. He didn’t manage to change it.
    0:37:54 We met again and I said, “Look, I love you very much and I think we should be friends, but not to the point where we meet every Sunday.
    0:38:00 Doesn’t make any sense for me to volunteer part of my Sunday to suffer.”
    0:38:08 Right? And it is actually quite possible to do that lovingly by saying, “Look, I realize that you are in this stage.
    0:38:13 It’s not my responsibility to take you out of it, by the way. That’s not what friends are for.
    0:38:23 My responsibility as a friend is to be there when you ask me a specific thing that relates to what you’re going through that I’m capable of providing.
    0:38:29 But just sitting there for four hours to listen to something that I’m not able to change doesn’t make any sense.
    0:38:34 Right? And some of our listeners will be stuck in that relationship. Right?
    0:38:39 That is really abusive or really not effective. And what are they doing?
    0:38:45 It’s an obligation. We’ve been together for four years. He or she is not that bad.
    0:38:57 Is that the truth? Can you make choices that simply say, “I will put my well-being, my mental well-being first”?
    0:39:04 What is the short-term cost of putting ourselves first? Because that’s often the thing that prevents us doing it.
    0:39:11 Is there a clear short-term cost? I understand the long-term gain potentially, but the short-term thing is the thing that keeps us in prison.
    0:39:18 Hannah, my wonderful wife, is a therapist. Therapy is not a topic. Psychology is not a topic I researched heavily.
    0:39:29 She’s teaching me quite a bit. One of the biggest eye-openers for me is that she said, “We love consistency. We hate change, even if change is good for us.”
    0:39:42 If we follow a script that says, “I am ugly” or “I am not good enough” or whatever, changing that script, that script is painful.
    0:39:54 But changing that script is more painful because your survival mechanism says, “I’m familiar with this pain. I know how to deal with this pain. I don’t want the uncertainty.”
    0:40:04 The way we started this podcast, and you asked me what is the most stressful thing about the modern world is that unfamiliarity of the future.
    0:40:11 We’re unable to know what it looks like. And so we resist. We resist the change. We say, “Look, I am in this place. I know how to do it very well.
    0:40:18 It’s hurting my back. It’s keeping me on long flights. It’s doing this. It’s doing that, but I’m really very familiar with it.”
    0:40:36 I always make a big joke about this. When I was leaving Google X, my one billion happy mission was 10 million happy when we started the first print of the book.
    0:40:46 And 10 million took eight weeks. You have to tell yourself, “Sorry for my English. Fuck Google.” I have to focus on this.
    0:40:52 But when I was leaving Google and Google was so kind to me, and I was very fortunate, and I made a reasonable amount of money.
    0:41:00 I don’t have most of it now anymore. But at the time, I started to tell myself, “But what about the future of I am my daughter?
    0:41:07 But what about my accent and her needs? What about this? What about that? Do I have the financial resources to do this?”
    0:41:16 As a typical engineer, I started that spreadsheet. Put every possible expense, put every possible source of revenue, and so on.
    0:41:26 And it appeared to be okay. And so my brain volunteers to tell me, “Oh, but hold on, Moe. What if there is a nuclear war?
    0:41:36 Because the Iranians don’t agree with the Americans and that the nuclear dust comes to Dubai, so your real estate portfolio in Dubai gets wiped out, and what will happen then?”
    0:41:48 And yeah, if you want to continue to hold on to your safety mechanisms, you’re going to end up in a place where there is always something that could go wrong.
    0:41:57 And the answer was, if that happens, I think I’ll be a lot more concerned about other things than how much revenue I’m making at the time.
    0:42:09 And the truth is, for every single one of us, we are afraid of the change, so we stick to the familiar. And the familiar could be killing us.
    0:42:16 And it’s quite interesting that we know it could be killing us, whatever scale you are in in the world.
    0:42:24 You’re studying something you’re not enjoying, but it’s familiar. I went on that path. It’s been three years already.
    0:42:29 And I’m not saying jump and say, “That’s it,” and start over. That consistency matters.
    0:42:40 But tell yourself, “I have one more year to finish. I’ll finish this year with the minimum effort to achieve the result, and I’ll start to look at other parts of my life by reinvesting my hours.”
    0:42:46 You’re stuck in that relationship, but dating is horrible. I don’t want to leave that person around.
    0:42:52 Yeah, but you know if it’s not working that sooner or later, you’re going to leave the person, right?
    0:42:57 And I think my story and your stories are great examples of what happens when you leave that person.
    0:43:05 I mean, not yours, but mine, like when you’re available, so that when the right person shows up, you’re there.
    0:43:16 Your true obligation to yourself is to put yourself in those situations of uncertainty that you chose calculated risks rather than let the world push you.
    0:43:23 Like Alice constantly speaks about, the world will always push you to either heal or change direction.
    0:43:31 Quite interestingly, the way we write both of us is very, very interesting because Alice is so soft and feminine and spiritual in her writing.
    0:43:35 I’m a freaking engineer, like everything to me is an equation and a bullet point and so on.
    0:43:41 So I always say the world will push you to change direction or to learn braniac.
    0:43:45 She says the world will push you to change direction or to heal.
    0:43:51 They’re more or less the same, but learning is like sort of the braniac process of it and healing is the…
    0:43:58 So why not get yourself in the place where the world wants you to be so that you heal or change direction?
    0:44:01 Why not make that decision yourself?
    0:44:04 So many of us contend with loss aversion, don’t we?
    0:44:11 Daniel Kahneman, he passed away, I think three or four days ago, and he’s a real pioneer.
    0:44:14 He was an amazing writer, an amazing thinker.
    0:44:19 He was incredible, a really, really incredible individual that’s inspired so many people, including myself in so many ways.
    0:44:23 But I remember that paper he produced, I think in the 1980s, about loss aversion.
    0:44:25 I know, the paintings.
    0:44:27 Do you remember that?
    0:44:28 Yeah.
    0:44:39 And in that work where he discovers this term loss aversion, he talks about how humans need the gain to be two to three times bigger than the thing they lose.
    0:44:40 The possible loss, yeah.
    0:44:47 Yeah, so the pain we experience from losing 10 pounds on the floor or 10 dollars on the floor isn’t equal to the pleasure we experience from finding 10.
    0:44:52 We have to find 20 or 30 to equal the pain of losing 10.
    0:45:02 And that speaks, I think, in some parts why people stay in this situation they’re in, because for me to go after a better relationship, it better appear to be two to three times better than the one I’m going to lose or the job.
    0:45:05 It has to appear to be two to three times better than the one I’m sacrificing.
    0:45:07 And that almost keeps us pinned down.
    0:45:12 I actually did a bit of research a couple of years ago as to why we have loss aversion, like what’s the evolutionary basis.
    0:45:18 And the best answer I could find was that we come from a background of trading with, like, other rapes and stuff.
    0:45:22 And there’s often a risk that the person might not trade back.
    0:45:24 So we factor that into the trade.
    0:45:28 We factor in the probability that it won’t be an equal trade.
    0:45:30 Life’s not an equal trade.
    0:45:32 We pursue things and we don’t get them.
    0:45:37 And I think that’s part of what’s holding us in situations that aren’t serving us and in the stress you describe.
    0:45:47 It’s surprising, though, if you look back at your life and you really take a factual view of the history of your life.
    0:45:52 Most of the time when you lost something, you opened up a space that allowed something else to walk in.
    0:45:55 This is the truth of life.
    0:46:01 If you lose a job, that’s the only time when you’re allowed to actually find another job.
    0:46:07 Shame hindsight doesn’t have the wisdom of foresight.
    0:46:09 Because your brain is a survival mechanism.
    0:46:16 Your brain is constantly ignoring all that you’ve learned and saying there could be a nuclear war.
    0:46:25 And it’s quite interesting when you really think about it, because I always say if your worst fears have ever happened, you wouldn’t be here right now.
    0:46:30 And by the way, if some of them happened, surprisingly, you’re still here.
    0:46:32 Isn’t that interesting?
    0:46:36 So yes, your worst fear happened and you made it.
    0:46:40 Because you never factor in the reality of how resilient you actually are.
    0:46:51 And I think that the trick really is also not the fact that we should be a little conservative and concerned about certain things.
    0:46:54 But how much of our life should we be concerned about?
    0:47:04 If you really rank the things that are important in your life, how many of them actually matter enough so that you don’t make the change?
    0:47:06 Four? Five? Right?
    0:47:10 But we hold on to 200,000 other things.
    0:47:14 Below the four or five, 200, let’s say 2,000.
    0:47:30 Realistically, for each and every one of us, when Hannah came to my home the first time, she looked at my home and she said, “Oh, Hannah is my wife. I fell in love badly.”
    0:47:36 And again, because I had space in my life, just remember that.
    0:47:38 We’re going to talk about that later.
    0:47:41 Are we really? Are we going to talk about Unstressable at all?
    0:47:48 When she came to my home the first time, she said, “Oh, because she follows my podcasts and she knows my works and so on.”
    0:47:52 She said, “Oh, you’re not a minimalist. You’re a minimalist wannabe.”
    0:47:54 And I said, “What do you mean?”
    0:47:56 Because I am reasonably minimalist, right?
    0:48:06 But she has that attitude to things where she says, “It’s only going to come into my life if I truly love it. Truly love it.”
    0:48:12 I have 16 types of tea in my cupboard.
    0:48:15 Some of them have never tasted, right?
    0:48:18 She has two, but she really loves them, right?
    0:48:20 And I think that’s the trick.
    0:48:31 The trick is when you rank life, you hold on to that box of Earl Grey that you bought a year ago and you’re like, “Yeah, I’ll drink it one day.”
    0:48:39 Will you really? You hold on to that friend that you met when you were four, and you know, “Yeah, this changed, you changed.”
    0:48:41 But we hold on to those things.
    0:48:44 And the trick is, can we actually let go of those things?
    0:48:52 Can we leave the space for other things to come in or for us to chill and find expansion in our life?
    0:49:00 So I used to have that attitude of trying every Saturday to throw 10 things away from my home.
    0:49:03 Okay? Believe it or not, endlessly.
    0:49:09 Endlessly, you can throw 10 things or give away 10 things from your home.
    0:49:18 You know, last Saturday, I had this beautiful humidifier, you know, just to make the room a little more humid.
    0:49:22 Okay? And I was like, “Should I keep it? Should I throw it away? Should I keep it? Should I throw it away?”
    0:49:25 And then I plugged it in and it didn’t work.
    0:49:27 I haven’t used it for like a year and a half.
    0:49:33 And you have to imagine that so many of those things are there, they’re bugging you down, they’re stressing your life.
    0:49:35 So if they’re not used, they’re stressing you.
    0:49:39 And you can choose to leave them, just leave them behind.
    0:49:43 Do you believe that? Do you believe that if you’re not using it, even if it’s just sat there, that it’s stressing you out?
    0:49:49 100%. And you’re depriving it of the opportunity to live.
    0:49:56 So think about, I know this is philosophical, but a humidifier is supposed to humidify, right?
    0:49:59 It’s not supposed to sit there and look pretty.
    0:50:03 If you’re not using it, someone else will use it, right?
    0:50:12 And believe it or not, the simple impact of when they’re using it, you save them the need to actually buy another one, right?
    0:50:17 And in doing that, you might have contributed a tiny bit to our planet.
    0:50:26 And, you know, the hoarding that we have in our lives, the number of things that we keep, you know, I love Arabic incense.
    0:50:38 And like everything, and you see sometimes silly things, like, you know, it’s so what each of those is like $10, I had like 14 different scents, right?
    0:50:43 And then I realized, you know what, anytime I light an incense, I light one, okay?
    0:50:48 And when I need to order another one, I’ll get it within one day.
    0:50:53 So when this one is about to finish, and I’ve really enjoyed it, really loved it, I’ll order another one.
    0:50:58 Limit. You’re supposed to constantly limit the number of things in your life.
    0:51:05 By the way, you know, you may think it’s not taking away from your life, but it’s taking space, it’s taking attention,
    0:51:11 it’s taking the space of something else, it’s, you know, requiring you to deal with it, clean it, dust it.
    0:51:13 It’s just, why?
    0:51:18 Is this what you refer to in that stress quadrant from Unstressable as noise?
    0:51:22 Noise, no, noise is what happens from within your head.
    0:51:23 Okay.
    0:51:30 So it’s little stressors that you don’t, that don’t happen in the real world, okay?
    0:51:42 It’s little stressors that, you know, when I’m looking at myself in the mirror or when I’m driving and thinking about, oh, you messed up on that thing, right?
    0:51:45 It’s generated, so the ton of stress is very straightforward.
    0:51:49 It is external and internal, macro and micro.
    0:51:55 So if you look at stress coming from within you or from outside you, right, internal and external.
    0:52:04 And if you look at it coming from a small reason of stress or a big reason of stress, the great example is trauma is macro external.
    0:52:12 Macro, meaning it’s a very, very high stressful impact, you know, very significant, comes from outside you.
    0:52:14 We don’t cause ourselves trauma.
    0:52:16 Something else causes us trauma, right?
    0:52:18 That trauma capital T here, huh?
    0:52:22 And yeah, so it’s noise is micro.
    0:52:30 It’s like that constant nagging in your head, like, you know, you need to, your hair is starting to show white.
    0:52:34 Like it’s constant nagging, it’s like you’re getting old, okay?
    0:52:36 It’s small, it doesn’t kill you.
    0:52:41 But if you say it every day, it starts to become quite significant.
    0:52:49 Which actually is really, I think, the most interesting part of stress is to understand that stress is very good for you, right?
    0:52:51 Until it kills you.
    0:52:56 And I think what most people don’t understand is that there are only three ways where stress will break you.
    0:52:59 One is trauma outside you, but we said you’ll recover very quickly.
    0:53:03 The other is burnout and the third is anticipation of stress, okay?
    0:53:07 And these two are completely within your control.
    0:53:14 So trauma is outside your control, but 93% will recover in three months, 96% will recover in six months,
    0:53:17 and most of us will actually get post-traumatic growth.
    0:53:20 So post-trauma, you’ll be fine, okay?
    0:53:29 The majority of how stress kills us is burnout, which is a very large number of small stressors.
    0:53:34 So the burnout equation, as I wrote it in the book, is the number of stressors multiplied by the intensity of each,
    0:53:39 multiplied by the time of application of each, multiplied by the frequency of application.
    0:53:41 So take a commute, for example.
    0:53:50 If you commute as one stressor, multiplied by, if it’s a two-hours commute and it’s very annoying and you’re surrounded by people,
    0:53:52 it’s very intense, okay?
    0:53:56 And if you have to do it twice a day, it’s very different than if you do it four times a day, okay?
    0:54:01 And if you have to do it every day, it’s very different than if you have to do it once a week.
    0:54:04 So you add all of those up, the sigma of all of those,
    0:54:10 when that reaches the breaking point of what you can carry as a human, you’ll break, right?
    0:54:13 And normally, you’ll break because of a tiny thing.
    0:54:19 Like, your best friend goes like, “Hey, Chubby,” and you go like, “What? I can’t take this anymore,”
    0:54:22 and you cannot take out, go out of bed anymore.
    0:54:25 You know, previously, you would go like, “Yeah, skinny,” whatever.
    0:54:27 You would just laugh about it.
    0:54:34 And I think the trick is to save yourself from burnout.
    0:54:37 It’s not that one lost stressor, right?
    0:54:42 It is all of the other 400 stressors that piled up
    0:54:46 so that when that last one is applied, you break, right?
    0:54:52 And it is quite interesting because we normally never break because of stress.
    0:54:55 It’s not the event that breaks us, okay?
    0:55:00 So one of the interesting topics in Unstressable is, of course, Alice,
    0:55:08 in her very spiritual, soft, you know, practice approach, you know, wrote her parts of the book.
    0:55:11 And I was like, Alice, I just still don’t get it.
    0:55:13 And she said, “What don’t you get?”
    0:55:18 And in my approach, I said, in physics, right, stress is very defined.
    0:55:21 Stress is very clear in physics, right?
    0:55:25 An object is stressed when you stress an object,
    0:55:30 you apply a force to a square area to the cross-section of the object, right?
    0:55:34 The object, the stress is not just the result of the force.
    0:55:41 It’s not the external stressor, the external challenge or threat that we face that stresses us.
    0:55:45 It’s your square area that also plays in that equation.
    0:55:50 So basically, our stress as humans, if you apply the same concept of physics,
    0:55:57 is the intensity of the challenges that you face divided by the skills and resources
    0:56:01 and the abilities that you have to deal with that stress, right?
    0:56:07 So the stress equation is the challenge divided by the resources, okay?
    0:56:14 And that’s why someone like you may be able to carry things that would make someone freak out.
    0:56:18 It’s the reason why someone like me would, you know,
    0:56:22 laugh about things that made me freak out in my 20s, right?
    0:56:26 Not because the event is different, it’s because you increased your resources.
    0:56:29 So how does someone increase their resources?
    0:56:32 Because I think everybody listening to this now, either they’re that person
    0:56:35 or they know someone who flaps.
    0:56:36 Yeah.
    0:56:40 When things get a little bit tricky, they flap.
    0:56:43 And what I’m saying flap, if you don’t know what I’m saying,
    0:56:46 I mean like they panic or they worry or they have like a bit of a…
    0:56:50 Panic and worry is a different topic, we should absolutely cover that, right?
    0:56:55 So panic and worry is breaking down under the anticipation of threats, okay?
    0:57:00 But when it comes to dealing with stress, right?
    0:57:06 I don’t know how to say it, but someone at work when I used to be in the corporate world
    0:57:09 would walk in and say, “Oh, the CEO has changed.
    0:57:12 You know, we’ve been working on this deal for the last nine months
    0:57:15 and the CEO has changed, everything has collapsed.”
    0:57:17 And I’m like, “No, it hasn’t.
    0:57:20 I’ve done 200 deals in my life where the CEO has changed
    0:57:23 and you have to rebuild your network and you have to do this and that and so on.”
    0:57:29 I mean, I think the most valuable example I remember in my life is to the 2008 crisis.
    0:57:33 So when I joined Google, my boss, which I really adore at the time,
    0:57:35 he was so direct and very shrewd.
    0:57:39 And so the introduction, when I joined the management meeting the first day,
    0:57:44 he says, “Hey, everyone, this is Mo. He’s bringing the average age of the company up.”
    0:57:47 And I was like, “One more sentence, please. Please say something else.”
    0:57:49 He didn’t. That was it.
    0:57:52 The introduction is he’s bringing the average age of the company up.
    0:57:57 But when the economic crisis of 2008 happened, Google completely panics.
    0:58:00 And the older group goes like, “It’s not the first time.
    0:58:04 We’ve seen economic crisis before. It’s cyclical. This is what happens.
    0:58:06 Maybe we should behave this way.”
    0:58:11 It’s the same event, but you have more resources because you’ve seen it over and over.
    0:58:18 So it’s your accountability as a person to tell yourself that I need to learn the techniques,
    0:58:22 that I need to understand to be able to manage stress.
    0:58:28 And the way we wrote them in Unstressable is we said you get stressed in formalities.
    0:58:33 You get stressed mentally, you get stressed emotionally, physically or spiritually.
    0:58:39 And each of those is a different, I don’t know how to say it, a different language course.
    0:58:46 So your mental stress speaks to you and responds to you in a language that is different than your emotional stress.
    0:58:50 It’s different than your physical stress. That’s different than your spiritual stress.
    0:58:59 But if you learn that language, then you can easily deal with that stress when it happens.
    0:59:04 And it’s simple techniques. We probably should cover as many of them as we can.
    0:59:08 But take the simplest thing. Mental stress is the kind of stress that wakes you up at 4 a.m. at night
    0:59:12 because a thought is running through your head. You can’t stop it.
    0:59:19 Simple techniques are write the thought down, promise yourself that you’re going to think about it in the morning.
    0:59:27 Before you go to bed, most of the time, if you simply let the thought reside on paper, it won’t reside in your head.
    0:59:34 And keep the promise. So when you wake up the next morning, actually think about that thought that you made the promise to your brain.
    0:59:38 That you will. Simple technique. And there are hundreds of those.
    0:59:45 We have in the mental stress space, for example, we have something we call the GYMMMMMM.
    0:59:53 So eight different practices. And the trick here is, learn that technique.
    0:59:59 Apply that technique and you will be able to deal with stress a little bit better.
    1:00:06 And creating a support network. Your ability to question your thoughts.
    1:00:14 I have a technique that I call Meet Becky. The idea that you allow your brain to express things and share them rather than block them and so on and so forth.
    1:00:20 And that skill in mental stress is very, very different than emotional stress.
    1:00:27 Because your brain speaks to you all the time. It rarely ever, if at all ever tells you the truth, that’s the language that your brain speaks.
    1:00:35 It only tells you what it thinks is the truth. Your emotions speak to you all the time and it’s always the truth.
    1:00:44 If you’re afraid, there’s no lying about that. But the problem is that emotions are so subtle. They’re so blended.
    1:00:51 They’re brushstrokes of multiple emotions overlaid on each other. And we’re told not to acknowledge them at all.
    1:00:59 So we don’t even respond to the language. Your body speaks in aches and pains.
    1:01:07 Why that smile before you go to Australia? But we ignore it completely. We go like this is normal.
    1:01:13 It’s normal to have aches and pains. I’m traveling for 16 hours. You must have aches and pains.
    1:01:19 No, you must not. You have aches and pains because you’re stressing your body.
    1:01:23 But if your body is your priority, you’re not going to have aches and pains.
    1:01:30 Your spirit would cry through its intuition. I mean, spirit here is not a religious thing.
    1:01:36 But your non-physical part, call it your consciousness, the part that doesn’t relate to your physical form.
    1:01:43 It sends you signals all the time related to your purpose and what you’re supposed to be doing through your intuition.
    1:01:46 How many of us listen to our intuition when we’re running through life?
    1:01:57 And so when these are skills, this is the entire body of the book, the skills of how do you build your resources in terms of spotting,
    1:02:02 by listening to the language that the modality speaks to you, spotting that you’re being stressed.
    1:02:10 And then how do you actually speak back to it and deal with it with the resources that you need so that you’re not that stressed anymore?
    1:02:19 How do we know? How do we spot our own stress? Because it’s hard, isn’t it, when we’ve told ourselves a different story about the feeling,
    1:02:27 or that sensation. We tell ourselves different stories about it. We say, you know, this ache or pain is good because it means growth,
    1:02:32 or this burnout, or this anxiety is good because it means, you know, productivity.
    1:02:37 But how do we truly know that we’ve pushed ourselves too far?
    1:02:42 I think the easiest one to recognize, believe it or not, is physical stress.
    1:02:54 Physical stress is undeniable. It is when you have a sore throat, you know something’s wrong, and you tell yourself something’s wrong.
    1:03:01 When you have back pain, you know something’s wrong, but you don’t tell yourself something’s wrong.
    1:03:10 And the symptoms of physical stress are very straightforward, you know, digestive issues, headaches, you’re unable to sleep very well,
    1:03:13 you’re unable to rest when you sleep, and so on, so it’s very simple.
    1:03:19 Your body, theoretically, is a machine that should work seamlessly.
    1:03:24 Unless there is a disease or an illness or whatever, it should work seamlessly.
    1:03:28 It should simply be like a luxury car, you run it and it runs.
    1:03:35 If it starts to shake and it’s not performing well, you have to stop and say, “What is going on?”
    1:03:41 And every stress will give you a slightly different physical signature, right?
    1:03:45 Anxiety is felt in your stomach, right?
    1:03:52 Fear is all over your body, you just want to run, you feel that, like you can feel it.
    1:04:03 The trick is how do you get embodied? How do you allow yourself to sit with your body and say, “Alice writes about very normal practices of body scan.”
    1:04:12 And so few of us do it, you know, on a long flight, you should sit with your body and go like, “Okay, close your eyes, take a deep breath,
    1:04:20 and scan your body from your top of your head all the way to your toes and see where it hurts.”
    1:04:27 Right? And ask yourself how much more effective in your mission would you be if it doesn’t hurt?
    1:04:33 I think this is the part that a lot of work holics, you know, you described it as an addiction earlier.
    1:04:39 Now, if you sat down with someone who had another form of addiction and told them this, like logically…
    1:04:40 They’d refuse it.
    1:04:44 Yeah, they’d say, “Yeah, I know, injecting this thing in me is bad.”
    1:04:48 But addictions are complicated emotional states, aren’t they?
    1:04:53 They’re like deep psychological emotional states and obviously there’s a chemical element to it,
    1:05:02 but often we find that there’s a trauma or there’s an underlying issue with self-esteem or whatever it might be that’s causing it.
    1:05:08 So, although there’s many people listening to this now, including myself, that go, “Okay, I know what you’re saying is true,
    1:05:16 but part of me thinks I’m a little bit dragged and not very driven, so I never had as much control.”
    1:05:20 You?
    1:05:23 But that’s kind of what I imagine a lot of people are like, “Where a bottle is to that?”
    1:05:24 It’s like, “Yeah, I know this.”
    1:05:28 Like someone said to me before that, you know, “I’m embodying the listener now.
    1:05:30 People have told me that I need to stop.”
    1:05:32 And I’m thinking of some of my best friends.
    1:05:35 Some of my best friends are literally like, they’re killing themselves because of their work.
    1:05:40 And like, objectively, if you ask them, they’d say, “I’m killing myself because of this work.”
    1:05:42 What’s your favorite band?
    1:05:48 I think is Kanye. And I have to separate the art from the individual for any reason.
    1:05:54 But it’s the art, it’s the pushing boundaries, making things that are unapologetically unique.
    1:05:58 This already makes this episode quite a very useful one.
    1:06:05 But theoretically, if Kanye is performing in London tonight, would you go?
    1:06:06 Yes.
    1:06:08 Yeah, you’d find the time.
    1:06:09 Yeah.
    1:06:11 Yeah, it’s a lie.
    1:06:14 We tell ourselves we’re too busy.
    1:06:15 It’s a lie.
    1:06:16 We’re not.
    1:06:17 Okay?
    1:06:22 Anyone who’s too busy has not watched Game of Thrones.
    1:06:27 Because if you allowed yourself to watch Game of Thrones, that’s like 600 hours of your life.
    1:06:28 Okay?
    1:06:29 You’re not too busy.
    1:06:30 Right?
    1:06:31 Anyone who’s too busy.
    1:06:33 This is the interesting bit.
    1:06:36 The interesting bit is if you are too busy.
    1:06:37 Okay?
    1:06:40 When you get home, you’re unable to do anything.
    1:06:41 Right?
    1:06:46 And you waste three hours binge watching something or completely brain dead.
    1:06:47 Right?
    1:06:50 The truth is that those three hours are wasted three hours.
    1:06:53 You could actually waste them during the day.
    1:06:54 They’re wasted anyway.
    1:06:57 And use them differently when you get home.
    1:06:59 The truth is we’re not too busy.
    1:07:01 And the problem is this.
    1:07:05 And I rarely ever use threats as a motivation.
    1:07:08 But the problem is you’re going to put in the time.
    1:07:15 You’re going to put in the time by working on your stress beforehand or lying in bed when you’re burnt out.
    1:07:16 That’s the truth.
    1:07:20 The truth is the body keeps the score, the book.
    1:07:21 Right?
    1:07:24 Eventually, your body is going to say, “I can’t do this anymore.”
    1:07:25 Right?
    1:07:29 Your mind is going to say, “I just can’t deal with this.”
    1:07:37 And even I’m theoretically trained in this my whole life.
    1:07:40 I’ve managed very, very complex, very stressful jobs.
    1:07:43 I run so many things at the same time.
    1:07:49 And I will tell you openly, I burn out at the end of every book launch.
    1:07:51 I’m hoping this year I’m not.
    1:07:52 Okay?
    1:07:53 But that’s the truth.
    1:07:59 The truth is I will eventually, after running really hard for three weeks,
    1:08:02 I will eventually spend a week and a half unable to do anything.
    1:08:05 On average, that means I work the week and a half.
    1:08:06 So why do you keep doing it to yourself?
    1:08:13 Because of what you and I struggle with, we assign to ourselves things beforehand.
    1:08:14 Right?
    1:08:17 This year, I’m saying I may not get there.
    1:08:18 Why?
    1:08:23 Because when I’m publishing, so we’re filming this long before Unstressable.
    1:08:24 Right?
    1:08:28 And at the same time, when the publication date happens,
    1:08:32 I’m doing nothing during those two weeks or two and a half weeks.
    1:08:34 Nothing but Unstressable.
    1:08:36 Very unlike the typical me.
    1:08:37 Right?
    1:08:41 The typical me thinks of himself as Superman.
    1:08:43 I’m super old man now.
    1:08:44 Right?
    1:08:46 And it’s quite interesting because at the end of the day,
    1:08:50 if I can, if I plug so many things in my life,
    1:08:55 eventually, eventually, believe it or not, you balance it out.
    1:09:00 What about the people who really don’t have a choice?
    1:09:02 Is there anybody that doesn’t have a choice?
    1:09:06 I’m thinking about the people that work on the factory line and they’re providing,
    1:09:09 they’re working two jobs, providing for a family that are, you know, struggling.
    1:09:10 What about those people?
    1:09:13 First of all, I think these are the most honorable,
    1:09:16 commended people that we can ever talk about.
    1:09:21 But I will, before I talk about them, I’ll ask you to think about how blessed you are.
    1:09:22 Okay?
    1:09:27 And everyone who’s not in that position, anyone who’s not in a war zone,
    1:09:33 anyone who was not born to a very, very difficult circumstances, right?
    1:09:36 If you’re not one of those, then ask yourself,
    1:09:39 why are you pushing yourself so hard?
    1:09:40 Right?
    1:09:46 Now, if you’re one of those people, remember, it’s limit, learn and listen.
    1:09:47 Okay?
    1:09:52 If your external circumstances don’t, you’re not able to change them.
    1:09:56 You can, you can, you can change your ability to deal with the stress.
    1:09:58 No, I have to ask you a question.
    1:10:00 You know me.
    1:10:02 You come to know me, we’ve known each other for years now.
    1:10:03 Yeah.
    1:10:04 You know, you’ve observed my life.
    1:10:06 You kind of understand all the pieces in my life.
    1:10:07 You understand what I do here.
    1:10:12 You’ve also seen behind the scenes, you know how obsessive I am about the things that I’m involved in.
    1:10:14 What is the bullshit that I’m telling myself?
    1:10:17 Of all the people that could like, do you know what I’m saying?
    1:10:20 Like, I’ve actually pondered this for some time because I do have moments where I go,
    1:10:22 Steve, you don’t have to work anymore.
    1:10:29 You don’t have to, you’re not going to like, nothing I’m going to accomplish in my life is going to make me any more anything really to myself.
    1:10:31 It’s not going to, it’s not going to make me happier.
    1:10:32 That’s for sure.
    1:10:34 It’s not going to mean that I can live better in any way.
    1:10:36 So why am I like, why am I doing this?
    1:10:39 What is the bullshit I’m telling myself?
    1:10:43 You don’t have a ceiling.
    1:10:46 Your structure doesn’t have a ceiling.
    1:10:51 So I told you before we, before we, we started this conversation.
    1:10:56 So you and I make a reasonable amount of revenue from speaking engagements, for example.
    1:11:01 So my policy was very straightforward when I started my mission, one billion happy.
    1:11:07 I openly said, I’m going to go to any place that has more than 50 people and I’m going to speak for free.
    1:11:08 Right.
    1:11:10 And then I met my wonderful business manager, Mounir.
    1:11:12 And when you said, that’s not right.
    1:11:13 I said, what do you mean?
    1:11:21 And he said, if it’s a profit making organization, okay, that’s going to hire you or if it’s a paying event.
    1:11:25 So they’re going to use you and then sell tickets, you should charge them.
    1:11:26 Okay.
    1:11:28 That’s the cycle, the complete cycle of life.
    1:11:30 Otherwise go and speak for free.
    1:11:31 Right.
    1:11:34 And that tiny change created revenue.
    1:11:35 Right.
    1:11:41 The question is how much revenue is enough because I was willing to do it for free.
    1:11:43 Remember that?
    1:11:46 So in my conversation with Mounir, very, very professional.
    1:11:48 Also a brother to me.
    1:11:52 I said, Mounir, he said, this is the target for this year.
    1:12:01 I said, if I give you the restriction of 20 travel days for the year or 20 trips, basically, would you be able to make that target?
    1:12:07 He said, well, in that case, we’re going to have to change the dynamics and we’re going to have to, maybe can we make them 25?
    1:12:09 No, I said 28 trips a year.
    1:12:10 Okay.
    1:12:13 Everything else I can do online, everything else I can do.
    1:12:14 Right.
    1:12:16 The question is, where’s the ceiling?
    1:12:17 The boundary.
    1:12:18 Where’s the boundary?
    1:12:19 Right.
    1:12:22 And boundaries are not set by the world for you.
    1:12:25 The world will keep pushing you.
    1:12:26 Right.
    1:12:31 You and I talk about our lives, which are not typical lives, but where’s the boundary?
    1:12:35 If any of our listeners, where’s your boundary with your friends?
    1:12:36 Okay.
    1:12:39 Where’s your boundary with the arguments with your partner?
    1:12:48 Where’s your boundary with the challenges that you are willing to accept at work?
    1:12:49 Right.
    1:12:50 Where’s your boundaries?
    1:12:52 Let me play devil’s advocate then.
    1:12:53 So you’ve made a limit.
    1:12:55 You said, I’ll do, what’s it, 20?
    1:12:56 Yeah.
    1:12:57 20 trips a year.
    1:12:59 You’ll do 20 trips a year.
    1:13:00 Okay.
    1:13:11 So devil’s advocate would be, well, no, if you did 40 or if you did 30, you’d make X amount more money.
    1:13:17 And that money can be put towards your mission of making a million people unstressable.
    1:13:21 If you just did a little bit more, you’d be closer to achieving your mission.
    1:13:29 The truth is, if I made only 20 and I created a program online, I’d create more revenue from that.
    1:13:35 And I can put that, you know, revenue to unstressable, but it would reach more people at the same time.
    1:13:38 Do you think part of this, I was just thinking as you’re searching to wrap up, I was thinking,
    1:13:42 I think part of it with me is I’m really good at measuring and it’s really easy.
    1:13:46 If we’d use the case of speaking appointments, it’s really easy to measure the game.
    1:13:49 And it’s very difficult to measure the loss or the cost.
    1:13:50 Yeah.
    1:13:52 You’re constantly driven by opportunity cost.
    1:13:53 Yeah.
    1:14:01 If you sell your health and well-being for revenue, it’s always an opportunity cost.
    1:14:03 It’s always opportunity costs.
    1:14:05 It’s always, but they’re paying me X.
    1:14:07 How can I leave that on the table?
    1:14:08 Okay.
    1:14:12 You leave that on the table because you don’t need X, right?
    1:14:19 And two, because X, the true cost of X is not three hours or an hour that you speak.
    1:14:24 The true cost of X is your well-being, your health.
    1:14:30 What you’re selling is your time, is your joy, is your health.
    1:14:31 That’s what you’re selling.
    1:14:34 You’re not selling your intellectual property.
    1:14:35 And your relationships.
    1:14:37 And your relationships.
    1:14:38 Okay.
    1:14:40 I told you, I fell in love.
    1:14:45 And suddenly everything became very different because in all honesty.
    1:14:46 Yeah.
    1:14:51 I’d lose a speaking engagement to spend an extra day with my wife.
    1:14:54 We have the most incredible conversations, right?
    1:14:57 She enlightens me on so many different ways.
    1:15:02 And I can promise you, you know, finders keepers, my book about love.
    1:15:13 When I sit with Hannah and she teaches me about psychology and the impact of psychology on dating.
    1:15:16 That wasn’t part of my approach at all.
    1:15:17 Okay.
    1:15:23 So believe it or not, that day is eventually going to create a book or a training or whatever.
    1:15:28 That’s going to change more people’s life than anything I could do with money.
    1:15:32 Remember, by the way, the other side of this is that our biggest resource.
    1:15:38 You know, when we were at Google, I had this conversation at a point in time with people.
    1:15:42 And I said, why does Google.org contribute money?
    1:15:44 Why don’t we contribute code?
    1:15:51 We’re so much better at producing code than any other organization that can contribute money.
    1:15:55 Can we write disaster recovery software?
    1:15:56 Can we write this?
    1:15:57 Can we code that?
    1:16:00 That becomes our contribution, right?
    1:16:03 What is your contribution?
    1:16:05 I would say I love you.
    1:16:07 You’re so dear to me.
    1:16:11 I’d say you’re not observing the season.
    1:16:19 Your first contribution in your 20s was you with your energy, with your drive.
    1:16:21 I mean, look at your books.
    1:16:27 More and more and more maturity, more and more deliverables, very cleverly thought through.
    1:16:29 Look at what you do here.
    1:16:34 If you don’t mind me saying, Steve, this is your biggest contribution, right?
    1:16:40 This could happen in a week, a quarter.
    1:16:42 No, you do two a week?
    1:16:43 Yeah.
    1:16:47 Mad, absolutely mad.
    1:16:48 Absolutely mad.
    1:16:55 I love you, but two a week, you’re stressing yourself and you’re stressing the listeners.
    1:17:00 The only reason why you do two a week is because it gives you more views.
    1:17:02 Where’s the rush?
    1:17:06 And it’s your life that’s being traded for listeners.
    1:17:08 So you’re saying?
    1:17:09 I’m sorry.
    1:17:11 I know you really well.
    1:17:13 You know how you love your girlfriend.
    1:17:16 How much time did you spend with her in the last quarter?
    1:17:17 Not enough.
    1:17:21 And how much of it was completely, attentively restful?
    1:17:23 Oh my God.
    1:17:24 Even less.
    1:17:25 Yeah.
    1:17:26 Significant.
    1:17:28 I flew over here with my daughter.
    1:17:30 So my daughter was in Dubai.
    1:17:32 She came to London with me.
    1:17:35 Best nine hours ever.
    1:17:36 Ever.
    1:17:37 Okay.
    1:17:39 What would I have been doing with that time on the flight?
    1:17:41 Writing, thinking, responding to emails.
    1:17:44 What a waste of life.
    1:17:48 What a waste of life.
    1:17:55 You see, the trick is, we said the stress equation is the external challenges divided
    1:17:57 by the resources you have to deal with them.
    1:18:03 How many of the external challenges do we create?
    1:18:05 How many of those do we invite in our life?
    1:18:12 How many of those are the result of us not setting boundaries?
    1:18:18 And the question is, is to achieve what?
    1:18:20 To achieve what?
    1:18:21 Right?
    1:18:28 I had a very dear friend of mine that was in a relationship that was horrible.
    1:18:30 And I said, why are you there?
    1:18:32 And she said, well, we share the same apartment.
    1:18:37 Can’t leave him because, you know, I can’t afford rent on my own.
    1:18:42 I said, roommate, where’s, how is that challenging?
    1:18:43 Okay.
    1:18:44 How is that challenging?
    1:18:51 Why would you allow yourself to go through this when there are alternatives?
    1:18:59 I was wondering if people’s childhood plays a big role in their bias towards, you know,
    1:19:07 this work-holism, this sort of self-inflicted stress disease that many of us put ourselves
    1:19:11 through, because, you know, like first and second generation immigrants who, where their
    1:19:17 mother or their father was fighting for survival, they almost like inherit that belief that life
    1:19:21 and work is about survival, even though it’s not objectively true anymore.
    1:19:23 It’s not objectively true for me.
    1:19:27 But I still feel like I’ve got my mother’s survival thing in me.
    1:19:32 And coupled with that, I’ve got a lot of like shame from being different when I was younger
    1:19:36 and trying to fit in and being the only black kid and chemically relaxing my hair and listening
    1:19:41 to the kooks and the arctic monkeys to pretend I was a white, you know, rich person.
    1:19:46 Those are the only two bands I know because those are the ones I used to pretend to listen to.
    1:19:49 And I just wonder for those people, it feels like, you know, when I said how my bullshitting
    1:19:58 myself earlier to you, I was expecting you to say something about you think, you would say to me,
    1:20:07 I think that I’ve connected my work to my self-esteem and my self-worth in some deep way.
    1:20:10 And I’m still trying to fight for my like sense of self-worth.
    1:20:14 I’m still trying to convince myself that I’m enough with my work.
    1:20:20 And people, you know, this is in some respects why we all just like take the promotion.
    1:20:22 We take the opportunity to think about this.
    1:20:26 Who’s like, how many people decline a promotion because they consider the implications of what
    1:20:29 they’ll have on their family or their, you know.
    1:20:36 One of my favorite chapters in Happy 60 Millionaire was how you quit your CEO job.
    1:20:38 Yeah.
    1:20:43 And when you really look at that, you basically were saying, it’s killing me.
    1:20:45 There was no joy in it anymore.
    1:20:46 Yeah.
    1:20:48 And it’s quite interesting.
    1:20:56 The challenge for most of us humans is that we’re very capable on achieving what we set our mind to.
    1:20:59 The question is always, what do we set our mind to?
    1:21:00 Okay.
    1:21:04 If you ask me, you’re in a treadmill.
    1:21:05 Yeah.
    1:21:07 You’re like, you know, that hamster wheel.
    1:21:08 Yeah.
    1:21:09 Okay.
    1:21:10 And there is no ceiling.
    1:21:13 So the hamster wheel is basically saying, I’m here.
    1:21:15 I’m going to run like mad.
    1:21:17 I’m really, I’m a very good hamster.
    1:21:18 Okay.
    1:21:21 And as long as you’re in that wheel, you’re going to run like mad.
    1:21:26 And you’re very capable, you keep running to achieve what?
    1:21:28 That’s the whole question.
    1:21:33 When do we put our well-being in the equation?
    1:21:35 Later.
    1:21:36 Yeah.
    1:21:45 So I’ll tell you very openly, one of the most interesting thoughts I have in my life, who did I interview recently?
    1:21:48 I don’t remember, but remember when we spoke about heartbeats?
    1:21:49 Yeah.
    1:21:50 Okay.
    1:21:55 Heartbeats are your only resource.
    1:21:58 This is the only asset you come to the world with, right?
    1:22:09 And you may think, you know, you’re healthy, you’re, you know, athletic that you have, let’s say, 40 more years of full energy.
    1:22:10 Truth.
    1:22:11 That’s true.
    1:22:16 But how many more years do you have in your 20s?
    1:22:17 None.
    1:22:18 Gone.
    1:22:19 Right?
    1:22:24 And the question is, how many more years will you have in your 30s?
    1:22:28 Because this is, this season of life is very different.
    1:22:29 Okay.
    1:22:35 I hope I’ll be able to continue to contribute for maybe 10, 15 more years.
    1:22:36 Right?
    1:22:47 How many will I be able to contribute with the same sharpness of mind and the same ability to beat the machines?
    1:22:48 Right?
    1:22:51 Three.
    1:22:54 That’s when it starts to become quite interesting.
    1:23:01 I told you this story before, when my son Habibi Ali died, Ibel sat next to me, my ex-wife.
    1:23:06 She was flipping through a photo album.
    1:23:11 She said, oh my God, he was such a beautiful infant.
    1:23:13 And then he died.
    1:23:15 I was like, what is she talking about?
    1:23:17 Like he died when he was 21.
    1:23:21 And she said, and then he became this beautiful child as she’s flipping through the album.
    1:23:23 And then he died.
    1:23:27 And then this young man showed up, the teenager.
    1:23:29 And then the teenager died.
    1:23:30 Right?
    1:23:38 And I just couldn’t get what she’s saying until eventually she said, and then there was this handsome, tall, wonderful man.
    1:23:41 And that actually really died.
    1:23:42 Okay?
    1:23:48 And the truth is, my son as an infant was there for two years.
    1:23:51 You pass those two years, you never get them again.
    1:23:53 Never get them again, right?
    1:24:00 Then, you know, he starts to mess his words and is so funny and so loving and so, you know, cuddly.
    1:24:02 But he does that for two years.
    1:24:05 And then they’re gone and you never get them again.
    1:24:12 And, you know, you get the child, but then the child becomes the teenager and you never get any of them again.
    1:24:15 And yet we tell ourselves, yeah?
    1:24:17 Fine, fine, fine.
    1:24:26 When I’m done building whatever it is that I set myself as an objective to build, I’ll hug them.
    1:24:28 Oh my God, I promise you.
    1:24:30 I was sitting, I hope Aya doesn’t listen to this.
    1:24:33 We’re sitting next to Aya on the flight.
    1:24:39 Asking myself, why the F did I not take her on every flight?
    1:24:40 Your daughter?
    1:24:41 Yeah.
    1:24:44 Why did I not take her on every flight?
    1:24:47 Like, what more joy could I get in life?
    1:24:54 And the reasons why are because of illusions that we tell ourselves.
    1:24:56 Oh no, no, no, I’m busy.
    1:24:58 Oh no, it’s expensive.
    1:25:01 Oh no, you know, she needs to focus on this.
    1:25:02 Seriously?
    1:25:05 And by the way, I’m not being the stupid romantic.
    1:25:07 It’s like, oh, it’s all about connection.
    1:25:08 It’s not.
    1:25:11 But you need a certain balance of connection.
    1:25:23 I looked at Aya and I said, you know, we’ve been working with Aya recently on her financial, you know, capabilities and how to manage money and how to invest.
    1:25:25 Right?
    1:25:29 Why should that prevent me from taking her shopping?
    1:25:35 One of the biggest joys I always had when she was in Canada and I used to go visit her was we would go out shopping.
    1:25:40 And she’d buy those, that beautiful pair of jeans or whatever, those shoes or whatever.
    1:25:42 You know, Adidas made this new thing.
    1:25:43 It’s going to make up.
    1:25:44 Why it, baby?
    1:25:45 Right?
    1:25:47 And I was capable of doing that.
    1:25:52 And the trick was, why did I stop?
    1:25:55 Because I changed my objective.
    1:26:04 So why do you do what you do, Stephen, is because your objective is set to maximize without a ceiling.
    1:26:05 Okay?
    1:26:09 Your objective is driven by your young years.
    1:26:12 I say that with a ton of respect.
    1:26:16 That said, there is a possibility that there is nothing at all.
    1:26:19 So I might as well have as much as I can.
    1:26:21 Okay?
    1:26:22 It doesn’t matter.
    1:26:25 You know, I always said that about Ali.
    1:26:37 I used to save for Ali, invest for Ali, issue insurance policies for Ali, and start businesses in the majors that he used to go through in university.
    1:26:38 Right?
    1:26:40 So Ali changed majors three times.
    1:26:47 Every time he changed majors, I would start the business in that major so that when he graduates, he runs it.
    1:26:48 Okay?
    1:26:50 And then Ali dies.
    1:26:54 How many assurances, how many of those assurances worked for Ali?
    1:26:55 Okay?
    1:26:59 How many of those assurances allowed me to spend the time with Ali?
    1:27:01 Do you realize that?
    1:27:13 Do you realize that while life is supposed to be lived, we spend most of it, planning to live it?
    1:27:14 Okay?
    1:27:19 And once again, I hope that this doesn’t alienate people because that applies at every single level.
    1:27:25 It applies at the level of that fisherman that goes out to get two fish.
    1:27:28 One for his family and one for his business.
    1:27:30 And two is enough.
    1:27:35 The fear of I’m not going to get fish tomorrow is what would drive him to get three.
    1:27:36 Okay?
    1:27:41 But by the way, if you get three, you might not get fish tomorrow and after tomorrow.
    1:27:43 So now you need four.
    1:27:45 But what if you don’t fish for a week?
    1:27:46 Where is the ceiling?
    1:27:50 Are you saying as well then in order to create that ceiling or boundary,
    1:27:56 we all need to know our, we need to know our ceiling, but we also need to know our minimum.
    1:27:58 You need to know what you need.
    1:27:59 Yeah.
    1:28:00 What you need.
    1:28:01 What do I need?
    1:28:03 Your black t-shirt guy.
    1:28:05 What you need.
    1:28:06 Gosh.
    1:28:13 Well, it somewhat depends because when you’ve, you’re running a bunch of different businesses
    1:28:14 and stuff like that.
    1:28:16 You need to run a bunch of businesses and different businesses.
    1:28:17 No.
    1:28:18 I don’t need to.
    1:28:22 But when you are, you, you kind of, you raise what you need, right?
    1:28:25 Because you then need, you need to make sure you’re bringing in certain amounts of capital
    1:28:26 and you can pay everybody, you know?
    1:28:28 But I don’t need to start the businesses in the first place.
    1:28:34 So if I just did this podcast and I stripped it all back, I wouldn’t, I wouldn’t need much.
    1:28:35 I’d have so much free time.
    1:28:36 It’s unbelievable.
    1:28:38 If I just did this podcast, oh my God.
    1:28:44 So I’d have like, well, of the seven days a week, I’d have about five spare.
    1:28:45 Correct.
    1:28:49 You’d basically film for two weeks a quarter.
    1:28:50 Yeah.
    1:28:53 Two, two podcasts or three podcasts a day and that’s it.
    1:28:56 And then what, but the problem is with that free time, I just feel it.
    1:28:57 Oh, that’s the other one.
    1:29:00 I just start writing books and I just make, you know.
    1:29:06 The question is the real problem is we’re not able to sit with our brains.
    1:29:07 Yeah.
    1:29:08 Yeah.
    1:29:10 So we keep ourselves busy.
    1:29:11 Yeah.
    1:29:13 But there’s studies that show this.
    1:29:18 You remember that famous study where they asked people if you’d rather sit and wait 15 minutes
    1:29:23 or give yourself an electric shock and a staggering amount of people gave themselves the electric shock
    1:29:26 because they’d rather some stimulation than sitting with…
    1:29:29 Did I ever tell you the story about my entry into LA?
    1:29:31 Oh, oh my God.
    1:29:32 Jack, the passport there.
    1:29:33 Yeah.
    1:29:34 Oh, well, I went through that a week ago.
    1:29:35 Did you?
    1:29:38 They put me in immigration for five, five, six hours.
    1:29:42 I lost my passport, but I’ve been in there twice now and you can’t touch your phone.
    1:29:44 You can’t touch your phone.
    1:29:45 You can’t…
    1:29:51 So they sat me down for nine hours to find the reason why they shouldn’t let me in.
    1:29:56 And then they put me in detention for 37 hours.
    1:30:03 Best 37 hours of my life because I walked in and I immediately said, “Silent retreat.
    1:30:07 I’m just going to meditate and sleep and relax and rest.”
    1:30:08 Okay?
    1:30:12 And I would do eight hours of silence and then get up and joke with the…
    1:30:14 We were wonderful security people.
    1:30:15 Okay?
    1:30:17 By the way, it’s the system that put me there.
    1:30:18 It’s not the people.
    1:30:21 And I would get up and joke with them and then sit for eight hours of silence.
    1:30:22 Right?
    1:30:27 Practically, though, how does someone who’s listening to this now that has built that
    1:30:32 life where they’re in the corporate world and they’re the managing director of this
    1:30:33 fund or whatever they are.
    1:30:34 They’re listening to this now.
    1:30:37 They’re on their way to work on the tube or the plane or the train or whatever.
    1:30:40 And they’ve built up all of these commitments.
    1:30:41 So they’re getting the WhatsApps.
    1:30:42 They’re getting the emails.
    1:30:44 They’re getting the Pilates instructor checking you.
    1:30:48 They’ve built that noise into their life.
    1:30:52 How do they set about unpacking it without destroying their life?
    1:30:55 You can do it granularly or you can do it at macro levels.
    1:30:56 Okay?
    1:30:57 So limit, remember.
    1:30:58 Limit, learn, and listen.
    1:31:04 The first module, the first ability is what can I limit?
    1:31:07 Eighty percent of that person’s life is not needed.
    1:31:08 Okay?
    1:31:13 Eighty percent of the money, unless you give your money to charity, is a waste of resources.
    1:31:16 Because you cannot buy, you cannot enjoy two cars at the same time.
    1:31:18 You cannot enjoy two beds at the same time.
    1:31:20 You cannot, simple, really.
    1:31:23 And the trick is this.
    1:31:29 You can, at the micro level, tell yourself, I met, when I was in my Chief Business Officer
    1:31:37 of Google X, I met this wonderful CEO who, you know, basically appeared so chill.
    1:31:39 And I asked him, and I said, “How are you so chill?”
    1:31:45 And he said, “I do only four meetings a day, at most, each is an hour.”
    1:31:46 Okay?
    1:31:48 Nothing less, nothing more.
    1:31:49 And I said, “How?”
    1:31:51 And he said, “I’m a CEO.
    1:31:55 If I do meetings that are shorter than an hour, they’re too operational.”
    1:31:56 Okay?
    1:32:00 “If I do meetings that are longer than an hour, they haven’t figured it out yet.”
    1:32:01 Okay?
    1:32:06 I’m so sorry, Steve, but how much of your business can be run by Oliver?
    1:32:07 Okay?
    1:32:11 You know, your CEOs should run that business.
    1:32:16 But again, I don’t want to limit this to the top business people of the world.
    1:32:24 How much of your life as a salesman, so my sales team would work, would walk into
    1:32:30 my review meetings, and they would present 12 opportunities every week.
    1:32:33 And I would go like, “Okay, I’m going to focus on number one, and number four,
    1:32:35 don’t talk to me about the other 10.”
    1:32:36 They go like, “Why?
    1:32:37 Why?
    1:32:39 This is like a billion dollars of business.”
    1:32:41 And I’m like, “Yeah, but this is enough.
    1:32:43 Those are more difficult.
    1:32:44 Those customers are interested.
    1:32:45 We can serve them better.
    1:32:49 If you serve them better, you’re going to close the deal, right?
    1:32:51 Go do two.
    1:32:54 And by the way, if there are 12, we should hire more salespeople.
    1:32:58 But if you focus on two, you’ll do 110% of your target.
    1:33:00 What’s better than that?
    1:33:05 And normally what ends up happening is they focus, they continue to focus on all 12.
    1:33:06 And you know what happens?
    1:33:09 That portfolio approach, reality hits.
    1:33:14 You’re running a portfolio so that 10 of them will fail and two will run, will happen.
    1:33:15 You lose the 10.
    1:33:17 That’s the reality, right?
    1:33:22 You’re spreading yourself so thin that 10 of them are not getting your attention anyway.
    1:33:26 They’re just bothering you in the back of your mind and you lose the 10.
    1:33:30 Instead of two, run three, 50% buffer.
    1:33:32 Okay, devil’s advocate again here.
    1:33:37 I’m thinking about the listener who every entrepreneur that they admire, every person they admire.
    1:33:38 Lies.
    1:33:43 It’s lies and you’re contributing to it, my friend.
    1:33:44 No, but I’m trying to, I’m really trying to…
    1:33:47 How many of those people do we know all of them?
    1:33:49 How many of them are happy?
    1:33:50 Oh my God, that’s a different question.
    1:33:52 How many of them are well?
    1:34:01 So here’s what I was going to say is when you hear about the people you admire and that first year or two
    1:34:06 in starting the thing that they went on to do that, maybe even gives them fulfillment now,
    1:34:10 you know, all of those people will say there was no work-life balance at the start.
    1:34:14 We had to work really hard and that’s just the way it is.
    1:34:15 I was working in a call center.
    1:34:17 I was building my business on the side.
    1:34:19 I had to work until midnight or else I wouldn’t…
    1:34:20 I respect that.
    1:34:21 I couldn’t have left the call center.
    1:34:22 I respect that.
    1:34:23 That’s me.
    1:34:24 That’s why I tell people.
    1:34:25 You’re not working in the call center anymore.
    1:34:26 I’m not, no.
    1:34:27 Yeah.
    1:34:29 But for that first year or two…
    1:34:30 Fine.
    1:34:31 If you want to do year or two, fine.
    1:34:32 Okay.
    1:34:33 Okay?
    1:34:34 Fine.
    1:34:35 But the lie is it’s never ending.
    1:34:39 I told you openly, for every one of us, not just you, there’s no ceiling.
    1:34:41 There’s no preview.
    1:34:46 There’s no pre-plan of when I reach this, it’s enough.
    1:34:48 20 trips is enough.
    1:34:49 Yeah.
    1:34:50 Okay?
    1:34:53 You know what happens when you limit yourself to 20 trips?
    1:34:55 Your value becomes higher.
    1:34:56 Yeah.
    1:34:58 You make the same amount of revenue.
    1:34:59 Okay?
    1:35:02 You know what happens when you limit yourself to two deals?
    1:35:04 You serve the customer better.
    1:35:07 You know what happens when you limit yourself to five friends?
    1:35:09 They become real friends.
    1:35:11 You go out and meet them instead of texting them.
    1:35:14 So you’re saying cancel the third podcast that we’re going to launch?
    1:35:16 Are you going to do a third podcast?
    1:35:17 Affirmation.
    1:35:18 Look at your face.
    1:35:19 Oh my God.
    1:35:23 I struggled with that too because I’ve been trying to build an Arabic podcast for a while.
    1:35:24 Yeah.
    1:35:26 Which I have to say is needed in the region.
    1:35:27 Yeah.
    1:35:28 Okay?
    1:35:29 Really needed.
    1:35:30 The region of 350 million people.
    1:35:34 And in reality, I’m one of the few that can run an Arabic podcast.
    1:35:37 That’s as successful as slow mo, right?
    1:35:40 But the cost of that podcast is my health.
    1:35:44 So there will be a moment in my life where one of my projects will be handed over.
    1:35:46 And the Arabic podcast will show up.
    1:35:49 But I sat with the person that I was working on this with.
    1:35:56 And I said, look, just it’s not going to be right if I do it now.
    1:36:01 52 more episodes a year beyond my capabilities.
    1:36:08 Think about one kick-ass diary of the CEO a week.
    1:36:11 Does that slash your sponsorship revenue by half?
    1:36:15 I wouldn’t even know.
    1:36:16 I wouldn’t even know.
    1:36:18 This is the truth.
    1:36:19 People might not believe it’s the truth.
    1:36:24 But the sponsorship revenue is inconsequential in the grand scheme of things.
    1:36:29 I think when we started for the first three years, I said to the team and the team know this because they all get to see the bank accounts and stuff.
    1:36:32 If we make any money from this, we put it back into the show.
    1:36:35 Now, we make more money than we can put into the show.
    1:36:40 So it’s like, I see the message in our Slack channel that we’ve made this much money from the podcast or whatever else.
    1:36:48 But obviously the impact of that is, I mean, what does it mean?
    1:36:49 We can hire more people.
    1:36:51 We can have a studio in LA and in America at the same time.
    1:36:54 We can buy a big boat or buy a fleet.
    1:36:56 I’m never going to buy a boat because I’m so busy.
    1:36:58 I’m talking about the fishermen.
    1:36:59 Oh, right. Yeah, exactly.
    1:37:00 Yeah, yeah, okay.
    1:37:14 So the real question is, if you allowed yourself to measure a different objective, not the number of listeners, but the impact on every listener.
    1:37:15 Okay, interesting.
    1:37:22 Not the number of guests, but the quality of guests, right?
    1:37:27 Not the number of topics, but the topics that you believe in.
    1:37:28 And how does that look over the long term?
    1:37:31 So you’re saying you’d get to the same place over the long term.
    1:37:35 You’ll not become Steve Jobs.
    1:37:46 When I say get to the same place, my rebuttal in my brain was like, because we built a platform, people like you, when you’ve got something good to talk about, like your books, you came.
    1:37:50 And we had that incredible conversation episode 101, my favorite conversation of all time.
    1:37:57 That was a byproduct of us fighting hard to build a platform where you felt or whoever’s decision it was.
    1:38:07 So you’re saying that because you’re doing two episodes a week, by the way, when I did 101, it was one episode a week.
    1:38:14 But because you’re doing two episodes a week, you’re enabling more people to have a channel to speak, right?
    1:38:20 There are 62,000 books written last year. You need to step up your game.
    1:38:22 If you want to serve all books.
    1:38:24 No, I don’t want to serve all books. I just want to be the best ones.
    1:38:29 So the question really is, again, what’s the ceiling?
    1:38:32 How many good books can you spread a year?
    1:38:37 I mean, when you look at slow-mo, I do the opposite of what you do.
    1:38:42 So a very interesting part of what I do with slow-mo is I rarely ever get a celebrity.
    1:38:46 It’s a podcast by the people for the people, if you want, sort of.
    1:38:51 A lot of people will listen and say, “I can relate to this. This is part of my story.”
    1:38:58 And the game here is that 7.8 million possible guests, billion, sorry, right?
    1:39:01 That’s impossible, impossible.
    1:39:07 The question truly is, what do I want to stand for?
    1:39:15 I mean, there are so many ways I can grow slow-mo.
    1:39:19 Is that what I stand for? Why do I want to grow it?
    1:39:22 I mean, look at my Instagram and your Instagram.
    1:39:24 This is a very interesting conversation.
    1:39:28 My Instagram, I think, is 150,000 people or something.
    1:39:33 Yours is what, 15 million, gazillion, gazillion, something like that?
    1:39:39 I don’t know. It’s a very large number, right?
    1:39:41 What difference does it make?
    1:39:44 Well, you said to me, you said you want to make a million people unstressed.
    1:39:46 A billion people happy or whatever it was.
    1:39:50 It’s my ambition, but do I have to do that?
    1:39:58 Or do people listening to this, are people listening to this going to tell other people about this
    1:40:01 so that they come and listen to this, right?
    1:40:04 But, you know, if this podcast had six listeners,
    1:40:06 you probably wouldn’t have chose it for your book tour.
    1:40:09 I would have chosen a thousand of them.
    1:40:11 Yeah, there’s five.
    1:40:15 No, but the question really is very straightforward.
    1:40:18 The question is, you’re there already.
    1:40:20 Yeah, I understand that.
    1:40:22 This is why I ask what’s the bullshit I’m telling myself,
    1:40:25 because I do realise that there’s some kind of bullshit I’m telling myself at a deep level
    1:40:29 about why I need to work hard.
    1:40:36 And it’s clearer to me now more than ever that the cost is significant
    1:40:39 and the reward is not clear.
    1:40:40 It’s diminishing.
    1:40:42 Yeah, like, well, I don’t even know what the reward is.
    1:40:44 The most rewarding thing I do you’ve identified is this.
    1:40:45 Yeah.
    1:40:47 It’s the most impactful thing I do, so I think you’d appreciate the most.
    1:40:49 It opens so many minds.
    1:40:51 It’s a wonderful part of people’s life.
    1:40:52 It is this.
    1:40:55 So I ask myself, why don’t I just do this?
    1:41:00 Because there are 40 other companies that I’m involved in as an investor,
    1:41:03 or, you know, six or seven that I founded.
    1:41:06 And, you know, before you were sat there today, there was a founder,
    1:41:09 an hour before you arrived of another business that I’m involved in,
    1:41:11 and I’m a co-founder of.
    1:41:15 And we were talking about funding in this plan, in this plan, in this plan.
    1:41:17 And I do go, like, what insanity is this?
    1:41:19 And I know it’s not just me.
    1:41:22 Like, it’s a lot of people out there that have engaged in this, like,
    1:41:26 voluntary insanity of overstressing their lives,
    1:41:28 the addiction of stresses you describe it in the book.
    1:41:31 And a lot of us, we, as I said earlier,
    1:41:36 like, we know it’s insanity when we zoom out and think about it on a piece of paper.
    1:41:40 But there’s something so tempting about the addiction.
    1:41:42 It’s the only script that you know.
    1:41:43 Yeah.
    1:41:46 So I keep telling myself, when I, there was a time,
    1:41:51 if you really dig deep back in probably 2009,
    1:41:54 I did a public talk somewhere, and it was filmed.
    1:41:58 And they asked me, what is your life’s purpose?
    1:42:04 And I said, my life’s purpose is to help startups build technology
    1:42:08 that is as complex as Google, outside the Western world.
    1:42:13 So specific, you very, very interesting thinker.
    1:42:17 Truth is, I am not that person.
    1:42:18 Why did you say that?
    1:42:24 Because at the time, I was in a system where I was very good at helping startups.
    1:42:26 But it wasn’t my life’s purpose, okay?
    1:42:30 And as a result, I coached 50 startups a week.
    1:42:32 When I used to go to California, I used to say it,
    1:42:35 to tell me, from the number of startups that needed my time,
    1:42:39 I used to say, I’m going to be in Blue Bottle Cafe on University Avenue
    1:42:43 between 11 and 6 p.m. or 5 p.m. on Sundays.
    1:42:46 Come over, catch me, and I’ll try to help you.
    1:42:52 And I would meet 15, 20 of them every single week, right?
    1:42:53 Why?
    1:42:55 It’s not my life’s purpose at all.
    1:43:00 I focus my life now on things that are very different.
    1:43:06 Happiness, well-being, you know, and it wasn’t me that chose this path, by the way.
    1:43:12 That purpose was, chose me, by Lali leaving the world.
    1:43:17 And at the moment where I was ready, okay?
    1:43:19 And what does that mean?
    1:43:21 It means that I had to leave Google X.
    1:43:26 I had to leave a career around being an angel investor and being this and being that.
    1:43:28 And, you know, now people text me and say,
    1:43:31 “Mo, I have this new startup and I really need you to invest.”
    1:43:33 And I say, “I don’t invest.”
    1:43:34 Period.
    1:43:35 Why?
    1:43:37 Because investment is not giving someone some money.
    1:43:39 Investment is a call every four hours.
    1:43:41 Hey, we have this opportunity.
    1:43:43 Who wants that?
    1:43:44 Okay?
    1:43:51 And the real question is, and I say it with worry that a lot of people might have already
    1:43:53 switched off the podcast by now.
    1:43:54 Okay?
    1:43:56 It’s a big lie.
    1:44:02 The whole endless cycle of growth and progress is a big lie.
    1:44:08 It’s the reason why we’re allowing AI into our life without thinking of the dangers of AI.
    1:44:11 Because it’s a big lie.
    1:44:12 More is better.
    1:44:13 Faster is better.
    1:44:14 More progress is better.
    1:44:16 Is it?
    1:44:19 Is it?
    1:44:22 Is it?
    1:44:30 There is a point until which we’ve done really well with increased life expectancy because of technology from,
    1:44:39 I think it was 37, 100 some years ago to now 70 some or 80 some, I don’t know.
    1:44:41 We’ve increased human life expectancy.
    1:44:49 But when my wonderful friend Peter Demandes wants to increase life infinitely or Ray Kurzweil says,
    1:44:52 “The technology can make us live forever.”
    1:44:53 Really?
    1:44:55 Do I want to live forever?
    1:44:56 Right?
    1:44:58 Why do I want to live forever?
    1:45:02 Is there a fear of death that I need to deal with?
    1:45:06 Is there a childhood story that I need to look into?
    1:45:07 Okay?
    1:45:13 And the real question is, everything is positive until you have too much of it.
    1:45:24 Stress itself is positive unless you let it linger forever.
    1:45:30 AI really is going to change the world and it’s interesting how this kind of coalesces with the subject of stress.
    1:45:34 I saw what the founder of Clana said recently about his company.
    1:45:40 He said that AI is now doing the equivalent of 800 customer service jobs at Clana.
    1:45:46 And there was a report that came out in the UK saying that about 8 million UK jobs were vulnerable to AI.
    1:45:52 And it’s now, we’re now moving into an area where things are going to be apparently a lot easier.
    1:45:57 And ease has always been the temptation that lures us into…
    1:45:59 Easier for who?
    1:46:05 For the ones that are hiring the AI or the ones that lost their jobs.
    1:46:10 When I was thinking about the, we talk about productivity when we’re saying easier.
    1:46:15 We say, “Oh, you know, companies are going to be more productive. People are going to be more productive.”
    1:46:18 But does productive mean more, more…
    1:46:20 Create more for less.
    1:46:25 So that the consumer gets it cheaper or that the founder makes more money?
    1:46:29 I guess the promise, as I hear it, is both.
    1:46:35 We’ll be able to bring down the cost of things, you know, so that…
    1:46:45 I mean, I love how the simple lie of the true value of money is ignored in all of this.
    1:46:51 You see, the whole idea of less or more…
    1:46:55 I mean, how much is a British pound?
    1:47:01 Is it, you know, one and a bit dollars, or is it for free?
    1:47:08 When your bank prints it on their machines through Fraction & Reserve to give it to someone
    1:47:11 so that this someone pays it back with interest.
    1:47:13 What is money? Right?
    1:47:19 And the real question is, could our economies, when you really strip our economies from money,
    1:47:29 could our economies behave, operate on the fact that we mine something, turn it into something, give it to someone.
    1:47:36 And the entire, if we changed all of the economic chain of the currency that’s going through
    1:47:41 from dollars to something else, would that make any difference at all?
    1:47:51 The reality of the matter is that if you created a company that built products, sold them at the end of the year,
    1:47:55 paid all of the salaries of the employees, and gave you a reasonable profit,
    1:48:02 why does it have to grow 2% every year, or 5% or 20%?
    1:48:08 Yeah, it has to grow because the economy, based on debt,
    1:48:13 requires that we create more GDP next year than last year so that we pay the debt.
    1:48:17 If you add it all up, if you’re borrowing a thousand, and he’s borrowing a thousand,
    1:48:22 and the economy this year needs to pay 1,200 next year,
    1:48:27 the GDP next year needs to become 1,200 instead of 1,000.
    1:48:31 So we’re all following a cycle, and we’re in that big lie that says,
    1:48:35 we need more productivity, we need more productivity, you know we don’t.
    1:48:40 Before those cycles of money, if we really are talking about changing the world,
    1:48:47 before those cycles of money gripped us, all you needed to do as a shoemaker is to make two shoes
    1:48:53 so that you can trade them for 14 eggs, and the guy that had the hands needed to create 28 eggs
    1:48:57 so that he can get one shoe and a couple of vegetables.
    1:49:05 And that was it, there was no inflation, you see the whole trick is that we get engaged in the details,
    1:49:08 and I don’t undermine technology in any way.
    1:49:13 It’s changed our life, it’s the reason you and I are able to talk to people now.
    1:49:17 Until a certain point of growth and progress, it’s useful.
    1:49:21 Beyond that certain point of growth and progress, it works against you.
    1:49:23 Too much of anything is bad.
    1:49:26 If you could press a button now and stop AI.
    1:49:28 I would 100% do it.
    1:49:29 Really?
    1:49:32 100%.
    1:49:36 We talked about this last time, but obviously a lot’s happened since we last spoke in the last nine months.
    1:49:39 I mean, there’s become a real AI race globally, Microsoft, Facebook.
    1:49:41 Have you used Chachi PT recently?
    1:49:42 Yeah.
    1:49:43 Have you used the Oji one?
    1:49:45 The voice engine one they released yesterday.
    1:49:47 Well, I’ve used it through a software called 11 Labs,
    1:49:52 I actually invested in a company called Wondelabs, Wondercraft, sorry, Wondercraft AI
    1:49:57 that do voice synthesizing, etc.
    1:50:01 But did you see yesterday OpenAI release their voice engine?
    1:50:02 Yeah.
    1:50:03 Which?
    1:50:06 Did you ask me a question about AI?
    1:50:08 Ask you a question about AI?
    1:50:09 Yeah.
    1:50:16 Will AI end up replacing podcasters?
    1:50:18 Great question.
    1:50:23 Well, it’s hard to say for sure, but AI is getting pretty advanced.
    1:50:27 While it’s possible that AI could handle some aspects of podcasting,
    1:50:30 like generating content or even hosting shows,
    1:50:33 it’s unlikely to fully replace human podcasters.
    1:50:38 People enjoy the personal touch and unique perspectives that humans bring to the table.
    1:50:40 But you sound very human to me.
    1:50:44 I mean, I wouldn’t be able to tell if you were not a human,
    1:50:47 if someone didn’t tell me that you’re an AI.
    1:50:53 I mean, is there a way where we can actually ensure that AI is presented as a machine
    1:50:58 instead of being presented as so human like you are?
    1:51:00 I appreciate the compliment.
    1:51:05 Creating AI voices that sound less human like is definitely possible.
    1:51:09 Developers can adjust parameters like tone, cadence, and intonation
    1:51:13 to make AI sound more machine-like if that’s the goal.
    1:51:17 It’s all about finding the right balance between clarity and naturalness.
    1:51:21 Let me ask you a question.
    1:51:24 If AI continues at the current rate of improvement,
    1:51:32 is it true that at some point in the future it will be indistinguishable from a human?
    1:51:36 It’s a possibility, but it’s also a topic of debate among experts.
    1:51:41 While AI has made significant strides in mimicking human-like behavior,
    1:51:44 achieving complete indistinguishability from humans
    1:51:49 would require solving complex challenges related to emotions, creativity, and consciousness,
    1:51:53 which are still areas of active research and debate.
    1:51:56 I feel like it’s lying to me, correct?
    1:52:02 Because mathematically, if you assume just any improvement of a technology,
    1:52:05 it continues, right?
    1:52:07 I understand your point.
    1:52:12 Predicting the future of AI involves a lot of uncertainties and variables.
    1:52:16 So it’s essential to approach it with a critical mindset.
    1:52:20 While mathematical models can help us understand trends and possibilities,
    1:52:25 they can’t account for all the factors that influence technological progress
    1:52:29 and human behavior.
    1:52:33 It’s so interesting that they’ve been programmed to be so diplomatic.
    1:52:38 And it’s creepy diplomatic, like a politician.
    1:52:41 But the question really is, have you seen the movie “Her”?
    1:52:42 No.
    1:52:47 Yeah, so basically, if I didn’t tell you that this was a human,
    1:52:51 if I told you this was a call center agent, would you be able to tell the difference?
    1:52:55 The other problem that most people don’t realize is,
    1:53:02 if I told you that chat GPT was text-based just six to nine months ago,
    1:53:06 and now it’s able to do language processing without a mistake,
    1:53:13 she understands, I’m saying she, the machine understands every part of the words that I say.
    1:53:17 I can switch between languages, so sometimes I speak half Arabic, half English.
    1:53:23 Okay, in Arabic, I tell her, don’t speak to me in high Arabic, speak to me in Egyptian slang,
    1:53:26 and she literally speaks like an 18-year-old.
    1:53:29 Did you see what happened, did you see two days ago they released the voice engine?
    1:53:35 Yeah, and now it sounds exactly like, I have an avatar, I was speaking at abundance 360,
    1:53:40 they had an avatar of me that looked like me and sounded like me 100%, it actually made sense.
    1:53:44 So the voice engine for anyone that doesn’t know is OpenAR released three or four days ago,
    1:53:49 they said they’ve released a new piece of technology that can take 15 seconds of your voice
    1:53:56 and basically perfectly clone it so that you can say anything with just 15 seconds as a reference.
    1:54:00 And it’s so interesting, I read the full article, and in the article they say,
    1:54:04 “Listen, we’ve got this technology now, but we’re not sure whether we’re going to release it.
    1:54:06 We’re basically giving you a warning.”
    1:54:11 They have four bullet points warnings in this article, they say,
    1:54:20 “We’ve released this press release so that your bank has time to change their security system
    1:54:23 so that voice is no longer away so someone can get your bank account.”
    1:54:26 They literally say like, “We’re warning you, this is coming.”
    1:54:30 And at the end of the article it says, “We may or may not release this, but this is essentially a warning
    1:54:32 for the world to change.”
    1:54:38 Where’s the ceiling? When do we take a stand and say, “We actually don’t need that?”
    1:54:41 We won’t. And you know we won’t.
    1:54:45 Yeah, so this is why the world is going to become more and more stressable.
    1:54:55 And my promise, at least my hope, is to tell the world that you can become unstressable.
    1:55:00 I can’t tell you that the world is going to be easier. I really cannot.
    1:55:05 But I really think that for every single one of us, the biggest task in the next two years
    1:55:12 is to find a way for you to handle all of those events with calm and ease and peace
    1:55:18 as best as you can. Because it really is, for me, Steve, I lived through this.
    1:55:27 This is my typical life. That space of technology is my typical life for 25 years, right?
    1:55:31 No, the world is changing. The world is changing economically.
    1:55:39 The world is changing relationship-wise. If you don’t mind me, think about dating.
    1:55:48 Think about friendships. We moved from having to knock on my friend’s door when I was young
    1:55:53 to go and play, to being able to call them on the phone, to being able to text them,
    1:56:00 to being able to connect with them on social media, to the epidemic of loneliness
    1:56:08 that we have in the world today. Imagine how many of the next generation will have one of those as their friend.
    1:56:12 And you can talk about anything. I was chatting with this machine yesterday morning
    1:56:19 about the difference between theory of relativity and string theory in definitions of gravity.
    1:56:24 The answer was compelling.
    1:56:28 There was a product on product time, which is a tech website for anybody that doesn’t know,
    1:56:34 where it takes your history of your ex-partner, your ex-girlfriend, your ex-boyfriend.
    1:56:40 It takes all of that, processes all of it, and it allows you to continue the relationship after they dumped you.
    1:56:44 There was a lot of conversation online whether this is ethical or not,
    1:56:49 because these young people, these young girls and boys are downloading the entire chat history
    1:56:53 with their ex-boyfriend or girlfriend, and they’re continuing the relationship with AI.
    1:56:56 So AI is talking like that person did.
    1:57:01 Do we need this? Or is the answer to stop?
    1:57:06 Everyone with a brain would answer you, “We don’t need it.”
    1:57:10 But I think everyone with a brain would also probably say,
    1:57:13 “Human incentives prove that we won’t stop.”
    1:57:18 The reason for all the challenges is not to serve us.
    1:57:22 Those challenges that we’re facing are when someone tells you,
    1:57:24 “I’m building technology to make human life better.”
    1:57:28 No, they’re making technology to make more money.
    1:57:34 And do they need this more money? They don’t.
    1:57:37 It was one of the illusions that they kind of think they’re going to live forever or something.
    1:57:43 They think their legacy is going to live forever because they work so hard in this lifetime that they can never spend it anyway.
    1:57:52 I think money is that constant need for money is either insecurity or ego.
    1:57:57 And we as a society are struggling the insecurity and ego of money.
    1:58:02 America at large wants to be the most powerful nation in the world.
    1:58:09 That’s ego. That’s power. That’s insecurity that if I’m not the most powerful nation in the world, they’ll attack me.
    1:58:14 But is it not human as well? Because I’ve sat here with experts on the subject of status.
    1:58:20 One of my guests wrote a book on the subject of status, World Store.
    1:58:25 And he basically makes the case that we’re all status-seeking humans, you and me.
    1:58:28 And that’s hard-wired because we didn’t want to be kicked out of the tribe.
    1:58:32 Even if I’m not wearing Louis Vuitton anymore, I’m still playing a status game in some area of my life.
    1:58:34 I’m trying to have the best cameras.
    1:58:40 So the question is, what position do you want in the tribe?
    1:58:43 Do you want to be the richest boy in the tribe? Do you want to be the kindest boy in the tribe?
    1:58:46 Do you want to be the most compassionate? Do you want to be the wisest?
    1:58:50 I told you before, I want to die a billionaire.
    1:58:54 One billion happy is a capitalist movement.
    1:58:57 The only difference is the currency is not dollars.
    1:59:00 A billionaire, a billion happy people.
    1:59:07 Now, you spoke about how technology might drop the cost of everything to zero, literally to zero.
    1:59:14 Because if we figure out a technology using additional intelligence, as I describe it,
    1:59:17 artificial intelligence commoditizes intelligence.
    1:59:21 So you get a plug in the wall, you plug into it, you get 400 IQ points more.
    1:59:28 If we use that to figure out energy, and we simply generate energy for free,
    1:59:31 because energy is abundant in the universe, right?
    1:59:36 What does that mean? Does it mean that we can give that to the whole world
    1:59:40 so products become mostly for free, okay?
    1:59:49 Or do we give it to the person that built it so that they become gazillionaires, while everyone else struggles?
    1:59:54 And the main mindset difference is a question, and I say that with respect,
    1:59:59 it’s a question of a world of abundance versus a world of scarcity.
    2:00:03 We competed, most of us in our past, in a world of scarcity,
    2:00:08 where for Microsoft to win, Lotus 123 had to shut down, right?
    2:00:10 That’s no longer needed.
    2:00:13 There is enough for everyone, we can all win.
    2:00:20 But that shift from scarcity to abundance is a shift that you’re struggling with, okay?
    2:00:26 It’s a shift of a question of what do we actually need in our life?
    2:00:34 Do we need 400,000 followers or do we need five friends?
    2:00:40 Because the cost of building five friends takes away from having 400,000 followers.
    2:00:42 I want to talk to you about our sponsor LinkedIn.
    2:00:45 For all of the entrepreneurs and business owners that listen to this podcast,
    2:00:47 you’ll probably want to hear this one, so stay tuned for a second.
    2:00:51 Whenever you’re scaling and building a business, your business needs are completely unique.
    2:00:52 And I’ve been there.
    2:00:57 I know what struggles you’re facing and what allows you to land your next dream client.
    2:01:01 And one tool that is an absolute must is LinkedIn ads.
    2:01:05 You’ll have direct access to a billion LinkedIn members, yes, a billion members,
    2:01:11 access to 70 million decision makers and 10 million C-level executives on LinkedIn.
    2:01:16 The pool of individuals that LinkedIn allows you to access is insane and uncomparable.
    2:01:20 And you’ll know if you follow me on LinkedIn how prolific I am on LinkedIn.
    2:01:25 LinkedIn, to me, is actually the highest returning paid social platform.
    2:01:27 And I don’t think people quite realize that.
    2:01:33 So I’m giving you the Diary of a Co community a $100 credit on your next LinkedIn ad campaign.
    2:01:37 Head to LinkedIn.com/doac24 to get started now.
    2:01:39 The link is in the description below.
    2:01:45 Once upon a time, if you had a business idea, it was exceptionally difficult to get going.
    2:01:50 But now, in the age of Shopify, it is exceptionally easy.
    2:01:53 As many of you will know, Shopify are a sponsor of this podcast.
    2:01:58 If you don’t know Shopify, it’s an exceptionally simple web platform for anybody that’s got an idea
    2:02:01 that wants to transact on a global scale.
    2:02:06 So things like these conversation cards, which we sell, we’ve sold using Shopify
    2:02:09 and it only took us a couple of clicks to get going.
    2:02:10 So why did we choose Shopify?
    2:02:14 For a number of reasons, but I think one of the big ones, which goes unappreciated,
    2:02:19 is their checkout system converts 36% better compared to other platforms.
    2:02:22 And here’s what I’m going to do to remove the cost for you.
    2:02:29 If you go to Shopify.com/Bartlet, you’ll be able to try Shopify for $1 a month.
    2:02:32 I’ve seen Shopify completely change people’s lives.
    2:02:35 And for many of you, I think it could change yours.
    2:02:39 Do you think it’s possible to build a billion-dollar business?
    2:02:47 I’m thinking about some of my friends now while also living in the balanced way that you describe.
    2:02:48 No.
    2:02:52 So I’ve got a lot of friends that are billionaires or building billion-dollar companies.
    2:02:58 Do you think it’s possible for any of them to be balanced in the way that is healthy while doing that?
    2:03:01 I think it’s the wrong target to start.
    2:03:04 What if they didn’t start with that target and it happened because they were good at like,
    2:03:08 I don’t know, sewing something and then loads of people started buying that thing they sewed.
    2:03:09 Yeah.
    2:03:10 Yeah.
    2:03:12 It’s still the wrong target to start.
    2:03:21 So building a billion-dollar business is impossible for you to spend.
    2:03:27 The target of you saying, “I want to build a business that is a billion-dollars within it.”
    2:03:37 You know, if you take the very core of morality, it basically means I’m going to use resources and people to create wealth for myself.
    2:03:44 In a very interesting way, that’s not a very moral thing, right?
    2:03:53 If the objective is, I’m going to build a billion-users business, a billion happy people initiative, okay?
    2:03:58 And in the process, I’m going to invite others to come within that conversation.
    2:04:03 And as I invite them to come in, the objective is to make a billion people happier.
    2:04:08 The objective is to make, you know, a billion people get food in Africa or whatever that is.
    2:04:11 And in the process, I will be rich and wealthy.
    2:04:12 It’s very different.
    2:04:13 Okay.
    2:04:14 So it’s about what you’re aiming at.
    2:04:15 Yeah.
    2:04:16 It’s where you’re headed.
    2:04:25 And because when we head somewhere, regardless of your Stephen Bartlett or if you’re an accountant, you know, working on tax accounting, okay?
    2:04:37 If your mind says, I’m going to maximize every minute of my day by doing more accounting files, more tax reports and so on, your life might never end.
    2:04:39 You might get into that hamster wheel.
    2:04:43 And yeah, you’re going to triple your revenue at the end of the year.
    2:04:45 For what end?
    2:04:52 And for humanity at large, the capitalist system assumed a world of scarcity.
    2:04:59 Where I am increasing my wealth, either for insecurity, because I’m afraid I might lose it.
    2:05:06 Or I’m increasing it for my ego, so that I buy a better yacht or better car than my other rich friend.
    2:05:07 Okay.
    2:05:11 Forgetting that it is no longer the truth.
    2:05:21 The truth is, with more intelligence, we can harvest the fruits of building things almost for free.
    2:05:25 But we won’t break the capitalist system.
    2:05:26 Okay.
    2:05:29 As a result of that, you could literally solve hunger.
    2:05:31 You could literally end cancer.
    2:05:36 You could literally do anything you want, reverse climate change.
    2:05:50 If you made that the objective, but the capitalist system will tell you, no, the objective is to make Elon Musk’s $200 billion wealth trivial compared to the next trillionaire.
    2:05:52 Wrong objective.
    2:05:54 It’s the wrong objective.
    2:05:56 What are we paying for it?
    2:05:57 Okay.
    2:06:00 As individuals, we’re paying our well-being.
    2:06:06 As rich billionaires, all of them are miserable.
    2:06:08 They make a lot of money.
    2:06:13 I mean, all is a very difficult word to say, but many of them, the many that I know are miserable.
    2:06:14 Okay.
    2:06:15 Most of them are very stressed.
    2:06:17 They don’t know how to stop.
    2:06:18 Right.
    2:06:22 For the planet, for the planet, we’re consuming it.
    2:06:25 They don’t know how to stop is exactly the way I describe it.
    2:06:32 I remember meeting a particular billionaire in the north of England and sitting in his office and the first time I met a billionaire.
    2:06:37 And I asked him, I spoke to his family first and his family were like, dad’s not happy.
    2:06:38 Dad’s really unhappy.
    2:06:47 And then I met him and I just stared at him and I was like, this is a human being who has lost control of, like, he knows he’s not happy.
    2:06:50 He can’t get off the monopoly table.
    2:06:51 Yeah.
    2:06:52 He can’t.
    2:06:54 And there’s so many people listening to this now.
    2:06:58 I did a post the other day on my Instagram about my own predicament.
    2:07:06 And it was the most messages I’ve ever had and the most people that reached out to me, either saying they related or in some degree concerned.
    2:07:10 And I was just expressing that I’d like basically learned the candle at both ends in my life.
    2:07:11 I’d taken on too much.
    2:07:16 I’d worked myself into the ground and ended up staying up for two days in a row to write this thing, to deliver this speech, et cetera, et cetera.
    2:07:19 And there was a photo of me with like my head in my hands.
    2:07:23 And I posted it because I’d just taken off on this plane and I saw the phone.
    2:07:26 I thought it’s such a great photo that we’ll take and I’ll explain the story of the photo.
    2:07:30 And my DMs were inundated with people going, that is me.
    2:07:32 I’ve taken on too much in my life.
    2:07:34 I’ve built up too many obligations and responsibilities.
    2:07:35 I’ve taken this promotion.
    2:07:37 I have these team members now.
    2:07:41 And like there’s something inside of me that’s going, this is just too much.
    2:07:48 And I, and because of the external narrative, the external expectation, I’m held in place.
    2:07:53 I can’t get off this thing that I’ve, this merry-go-round.
    2:07:56 That’s absolutely the wrong use of language.
    2:07:59 You can get off it if you make it your target.
    2:08:02 So if I told you, Steve, I love you so much.
    2:08:04 You’re really like my brother, right?
    2:08:07 If I told you I love you so much, you’re my brother.
    2:08:13 Your objective for next year is to be unstressed by the end of the summer.
    2:08:14 This year or next year?
    2:08:15 This year.
    2:08:17 Think again, achieve that?
    2:08:19 Could I achieve that 100%?
    2:08:20 100%.
    2:08:21 100%.
    2:08:22 100%.
    2:08:25 Listen, learn and live and limit.
    2:08:29 You’re simply, you’re simply going to say, okay, limit.
    2:08:33 I’ll just write down a million things that I’m doing every day.
    2:08:35 I’m going to delegate half a million of them.
    2:08:37 I’m going to cancel 200,000 of them.
    2:08:43 And I will eventually face the remaining ones to 2,000 a week.
    2:08:44 Easy.
    2:08:47 It’s interesting because when you say, so I’m thinking now about everyone listening to this,
    2:08:50 I’m thinking, throw that question to them.
    2:08:56 If you told them to put themselves in a position by the end of the year where they weren’t stressed,
    2:09:01 there is a significant amount of them, not all of them, but there is a significant amount of them that think,
    2:09:03 do you know what, I think I could actually do that.
    2:09:04 100%.
    2:09:05 That’s my objective.
    2:09:11 And the ones that will not think that way, that will be because they believe that their life circumstances,
    2:09:15 the events are making them stressed, which is true.
    2:09:18 But it’s not only the events of your life that stress you.
    2:09:25 It’s the way you deal with them that does the equation is the event, the challenge divided by your resources,
    2:09:30 your abilities, your square area, like physics.
    2:09:34 Give more square area to carry the load and you’ll be able to do it.
    2:09:36 So it’s not the events.
    2:09:39 If you invest in your abilities, you will be less stressed.
    2:09:43 There will never be a time in your life when you’ll not be stressed at all.
    2:09:45 But you can definitely reduce it significantly.
    2:09:48 Is there a third group that are telling the truth?
    2:09:53 And because of their circumstances, they actually couldn’t become unstressed by the end of the year.
    2:09:54 They’re working in a factory, three jobs.
    2:09:59 They couldn’t change the harshness of the events of their life.
    2:10:03 But they could change the way they deal with it.
    2:10:05 And how would they go about doing that?
    2:10:07 Take a simple example.
    2:10:12 A simple example is if you’re stuck in a factory job, your life is harsh today.
    2:10:16 If you add to it an obsession that my life will always be harsh,
    2:10:21 you’re more stressed because of the obsession, not because of the harshness of life.
    2:10:28 If you tell yourself, “I’m working day and night to feed my kids.”
    2:10:30 But then add to yourself and say,
    2:10:34 “The world is going to become much more difficult and my kids were starved.”
    2:10:37 You created that stress.
    2:10:40 We didn’t talk about one of my favorite parts of the book.
    2:10:43 It’s what I call anticipation of stress.
    2:10:47 So we said you break down under trauma, you break down under burnout,
    2:10:51 and you break down under anticipation of threats and challenges.
    2:10:52 Is that the worry and anxiety in panic?
    2:10:55 Exactly. It’s fear and all of its derivatives.
    2:10:57 And it’s so interesting when you really think about it.
    2:11:02 Fear is a moment in the future is less safe than right now.
    2:11:05 By the way, you can do nothing about that moment in the future.
    2:11:07 You can plan for it, you can get ready for it.
    2:11:12 But until you reach it, you cannot react to it.
    2:11:18 When you’re afraid, you try to limit the challenge or limit the threat.
    2:11:20 You think in your head about,
    2:11:24 “Okay, if there is something that is going to be difficult,
    2:11:26 I’m going to lose my job in a year’s time.”
    2:11:29 You’re going to try to save now. Interesting.
    2:11:31 Fear is not the tricky one.
    2:11:33 The tricky ones are the derivatives.
    2:11:36 Worry, anxiety and panic.
    2:11:40 Worry is, “I don’t know if I’m going to lose my job in a year.”
    2:11:41 I don’t.
    2:11:44 It’s not like I got a letter that says, “I’m going to lose my job in a year.”
    2:11:49 And so you keep spending your cycles trying to save as if you’re going to lose it.
    2:11:51 But that’s not the right reaction.
    2:11:56 The right reaction is to verify if there is a reason to be afraid or not.
    2:12:02 So if you’re worried, your reaction shouldn’t be the reaction of a person who is afraid.
    2:12:07 Your reaction should be, “I either need to decide should I be afraid or should I drop this?”
    2:12:08 What if I don’t know?
    2:12:13 Then you spend your cycles trying to know.
    2:12:15 And what if I can never know?
    2:12:18 Because I’m thinking about some of my things that make me anxious and worry.
    2:12:19 Anxious is different.
    2:12:21 Anxiety is very different.
    2:12:27 Anxiety is actually your inability to deal with the threat.
    2:12:34 So you basically tell yourself, “I have to report to my manager on Thursday about this deal.”
    2:12:41 And I don’t have any ability to actually prepare the report.
    2:12:43 I’m not skilled enough.
    2:12:50 And again, if you deal with it as fear, I’m afraid to meet my manager, you’re going to try to not meet your manager.
    2:12:54 If you deal with that reality of anxiety, it’s my ability that is the issue.
    2:12:56 You’re going to try to increase your ability.
    2:12:59 You’re going to try to get someone to help you maybe that has the skill.
    2:13:04 If you’re struggling with a bit of the finance in the middle, you’re going to talk to your friend at work
    2:13:07 who’s capable of helping you with the spreadsheet, whatever.
    2:13:09 So you handle your abilities.
    2:13:10 Panic is different.
    2:13:12 Panic is a question of time.
    2:13:15 So fear is a question of a challenge.
    2:13:18 Worry is a question of uncertainty.
    2:13:21 Anxiety is a question of your ability.
    2:13:24 And panic is a question of, “Do I have enough time?”
    2:13:25 Where does this fit then?
    2:13:34 Sometimes I have worries because I’ll get some news or I’ll get like an inclination that something bad is going to happen.
    2:13:39 I don’t know necessarily when the date of the thing bad that might happen, but I get a tip off that something bad is going to happen.
    2:13:44 I don’t know if it’s definitely going to happen or when, but then I live in that sort of cycle of obsession.
    2:13:46 That, oh my God, it could happen today.
    2:13:47 Did it happen?
    2:13:49 I look at my phone, I go, “Is that happened yet?”
    2:13:55 You know, let me give you a good example then of something that someone might worry about, but not know the date,
    2:13:57 and be not sure if it’s going to happen.
    2:13:59 They’ve got an ill relative.
    2:14:01 This isn’t just to be full transparency.
    2:14:08 I normally say, “Assume they’re going to die.” And go live your life loving them.
    2:14:11 Give them all the love that you can.
    2:14:17 If you have someone that you’re worried is going to leave, my mom fell, right?
    2:14:24 And she’s now better, but it took such a long time.
    2:14:30 I could have spent that time in my head saying, “But I’m going to lose her.”
    2:14:35 Or I could fly to Cairo, sit next to her and say, “I love you very much.”
    2:14:41 Turn the worry into certainty, whether that’s the best certainty or the worst certainty.
    2:14:43 But then react to the certainty.
    2:14:47 And she’s recovering and I hope she will be running marathons, I hope.
    2:14:51 But for that moment in time, instead of worrying about the certainty,
    2:14:58 putting my brain cycles into worry, I just assumed, “What would happen if I don’t see her again?”
    2:15:03 Fly, go see her, stop your meetings, stop your this, go.
    2:15:05 Poor love on her.
    2:15:12 The only certainty you have around someone who’s ill is that they’re still here today.
    2:15:22 The only certainty you have about your daughter getting into trouble when she’s a teenager
    2:15:26 is that your daughter is not in trouble now.
    2:15:30 Spend the time with her now. This is what life is all about.
    2:15:32 We spend those cycles being stressed.
    2:15:38 This is why I tell you, look, it is so entitled to sit here and talk about
    2:15:43 the problems of billionaires and the problems of technology and all of the progress and so on.
    2:15:48 When we forget that many of us are working two jobs and struggling with a relationship
    2:15:53 and stuck in long commutes and so on.
    2:15:56 And I wish that life is easier for them.
    2:15:58 I really, in my heart, do.
    2:16:02 But if it isn’t because the external harshness of life is not within our control,
    2:16:05 the way we deal with it is within our control.
    2:16:10 The way we deal with it is, even if it’s the tiniest things,
    2:16:13 like I’m working in the factory and it’s such a horrible job,
    2:16:17 can I spend my break at the factory with my best friend?
    2:16:24 Can I try to ease the challenge of the commute a little bit?
    2:16:31 Can I find the gratitude practice that says at least my kids are still going to school?
    2:16:36 Because, by the way, if you do those things, it’s not going to take away the harshness of life,
    2:16:39 but it’s going to ease it.
    2:16:42 And as you ease it, you’re not going to be unstressed.
    2:16:44 You’re going to be less stressed.
    2:16:46 Less stressed is better than more stressed.
    2:16:50 One of the things that helps to ease it is what you’ve described, which is love.
    2:16:51 100%.
    2:16:55 And it’s interesting because the first time we spoke, you were single.
    2:16:58 And I was pretty sure you were like this digital nomad that was going to be single forever.
    2:16:59 I was too.
    2:17:09 And then, little did I know, you would meet someone and you would get married in 48 days.
    2:17:14 From the day you met them to the day you married them was 48 days.
    2:17:24 Now, if I said to you, if you’d waited 49 days or maybe six months, I proposed on day three.
    2:17:29 The engineer in you, not the soft feminine side, right?
    2:17:32 The feminine energy wasn’t the feminine side at all.
    2:17:34 But the logical engineer in you.
    2:17:38 And I’m playing doubles advocate here because, you know, I have to present the argument.
    2:17:39 But I’m very happy for you.
    2:17:41 You know, I couldn’t be more happy for you.
    2:17:50 But I’m just saying, when I saw that, I thought to myself, my rebuttal would be, if you’d waited 49 days, would that not have been better if you’d waited six months a year, two years?
    2:17:51 Absolutely not.
    2:18:06 As a matter of fact, one of the biggest things I struggle with in relationships is that the western approach to relationships assumes that the longer you wait, the more you will know.
    2:18:19 And that basically assumes that it’s the responsibility of the other person for you to be happy in your relationship.
    2:18:20 You understand that?
    2:18:27 So if I need to make sure that they’re amazing so that this relationship works, that’s entitled.
    2:18:36 And by the way, there is a massive difference between heading into a relationship and saying, I’m going to make this work, right?
    2:18:40 Then heading into a relationship and saying, I’m going to see if that works.
    2:18:44 Now, Hannah, I call her the jackpot, right?
    2:18:46 She might not be everyone’s jackpot.
    2:18:54 But for me, because I’ve done so much work on myself and because she’s done so much work on herself.
    2:18:57 I hosted her on my podcast.
    2:19:00 We were doing a mini series about love and romance.
    2:19:02 I mean, come on.
    2:19:09 We bump into each other in the streets and literally around the corner in Marleybourne somewhere, right?
    2:19:12 And she looks at me and she goes like, I know you.
    2:19:13 You’re Moe.
    2:19:17 And I’m like, how do I know you?
    2:19:18 And she said, no, you don’t know me.
    2:19:19 Follow your work.
    2:19:22 I’m a friend of your friends, Carly, and we spoke about you.
    2:19:24 And anyway, I love your work.
    2:19:25 I was like, Kurt, yes.
    2:19:27 I said, so what do you do, Hannah?
    2:19:28 And she said, I’m a therapist.
    2:19:31 I’m working on this and that and so on.
    2:19:34 And I said, oh, so I was doing that mini series.
    2:19:41 Most of it was about the feminine female side, if you want, a woman falling in love.
    2:19:44 So most of my guests were talking about the women in relationships.
    2:19:46 There wasn’t a mini series, was there?
    2:19:51 Anyway, she came up with a mini series on the spot.
    2:19:55 She talks about men in relationships.
    2:19:58 So anyway, I’m sitting there for an hour and a half in front of that woman.
    2:20:05 And everything she says is like, oh my God, that’s exactly everything I have noticed within me.
    2:20:11 Notice, the first thing she says is she says, we date our potential.
    2:20:15 We date them thinking they can make us better.
    2:20:16 Okay?
    2:20:17 They can’t.
    2:20:20 The only way you can become better is for you to work on who you are.
    2:20:26 And if you’re ready, then love will be very easy, right?
    2:20:33 So I basically find someone, the jackpot for me, who after all of the work I’ve done in my life,
    2:20:39 knowing exactly what I want and what I don’t want, I meet someone that actually fits.
    2:20:42 But three days in, she could have just been masquerading.
    2:20:48 Yes, and if that’s the case, then the marriage wouldn’t last too long, right?
    2:20:51 And 48 days is more than enough to know someone.
    2:20:53 But you were trying to marry her in three.
    2:20:54 Yeah.
    2:20:57 Yeah, I know it sounds crazy, right?
    2:21:06 But because we decided to do that, at the time, by the way, I had been through so many such challenging relationships,
    2:21:11 because they didn’t fit me, that I decided I will never again touch a woman,
    2:21:16 unless I’m absolutely certain I wouldn’t leave in the first six months.
    2:21:18 Not a big target when you really think about it, okay?
    2:21:26 But my thinking process was, if I’m not certain that it will last six months, I’m not going to start, right?
    2:21:29 But if it lasts six months, it should last a lot longer.
    2:21:33 I feel like it’s important to say here, you’re not suggesting other people do this.
    2:21:41 I’m suggesting that people flip their mindset from, I’m going to see if this works, okay?
    2:21:51 Two, I’m going to only engage in a relationship if I know for a fact that there is a high probability it will work.
    2:21:52 Okay?
    2:21:56 And I’m saying this, believe it or not, to men as much as women.
    2:22:03 Because we, men, sadly, there’s no reason to generalize.
    2:22:11 But in general, we’re motivated by things that are sometimes less than love, okay?
    2:22:12 Official.
    2:22:20 Yeah, so in reality, there is a lot of junk food that comes in relationships, junk relationships, okay?
    2:22:28 Yeah, they seem to have intimacy and sexuality and so on, but they tax you more than they feed you, right?
    2:22:34 And the reality is that for most men, we don’t recognize that because the cost of switching seems to be…
    2:22:41 Yeah, if you’re successful and you’re desired, you can have another woman in three weeks’ time, right?
    2:22:44 If you’re in that mindset, then that’s a horrible mindset.
    2:22:53 For one side of it is that you end up, you yourself are really, it’s junk, okay?
    2:22:54 It’s not healthy for you.
    2:23:02 And from a morality point of view, you’re using a person for your confusion, okay?
    2:23:18 What I’m suggesting for people to do is to actually refuse to enter a relationship until you actually know for a reasonable level of conviction that this person is not junk for you.
    2:23:22 Because by the way, this person could be junk for you, but not junk for others.
    2:23:28 But this person is not junk for you, requires you to know you.
    2:23:37 And I’m telling you openly, I know you’re gonna think I’m mad, but I’m a mathematician.
    2:23:48 So when I knew what I wanted in a woman, the possibility of finding that woman was 1 in 8,737,000 women.
    2:23:51 Mathematically, you can easily calculate that.
    2:24:00 If you want something in someone that is available in 1 in 10 and something else that’s available in 1 in 5, you’re now looking at 1 in 50, right?
    2:24:05 If another thing that’s available in 1 in 20, you’re looking in 1 in 1,000, right?
    2:24:07 And the mathematics are very straightforward.
    2:24:16 You find someone that actually is 1 in 8,737,000, you’re like, okay, I’m buying that stock.
    2:24:20 And I have been the happiest person, truly and honestly.
    2:24:24 She listens to my podcast, so she probably will listen to this one.
    2:24:29 She’s made me the happiest person, she’s made me a better person, okay?
    2:24:36 And she truly and honestly made me focus on life differently, serve life differently, right?
    2:24:40 And that’s the value of having someone who’s not junk in your life.
    2:24:45 By the way, I don’t mean that the women I had in my life, by the way, all were junk.
    2:24:50 I had amazing women that blessed me, but I had a lot of junk too, right?
    2:24:55 So that no one who’s blessed me before gets upset, I had amazing women that blessed me.
    2:24:58 We were just not perfect matches, right?
    2:25:03 When you know what you want, when you’ve done the work on yourself,
    2:25:08 it’s actually much easier to find love than it is when you’re just, you know,
    2:25:12 randomly with a machine gun trying to shoot and hit someone.
    2:25:17 That’s such a big when, though, because so many people, you know what I mean?
    2:25:24 I was thinking of so many people that I know that are currently struggling to find the person and much of it.
    2:25:31 And even in my case, I probably speak about myself first, is the person that I eventually found,
    2:25:39 who is 100% my future wife, and I feel this same way when you talk about Hannah as I do with my partner,
    2:25:42 that happened when I changed.
    2:25:43 Exactly.
    2:25:45 And then I had so much McDonald’s on the way there.
    2:25:46 Exactly.
    2:25:47 You wouldn’t believe it.
    2:25:49 I had so much junk food on the way there.
    2:25:53 Dating is an internal job. You work on yourself.
    2:26:04 If you get to the point where you would date you, you’ll find the person that you’re looking for.
    2:26:08 It’s an internal job.
    2:26:22 And it’s really interesting when you think about it that, you know, again, men, it’s not a secret that in many other relationships in my past,
    2:26:26 I would question and say, do I really want to be with one woman for the rest of my life?
    2:26:28 Yes.
    2:26:29 Yeah.
    2:26:36 But it’s so interesting when you say, when you suddenly say, oh my God, this is so healthy and delicious.
    2:26:38 I really don’t like the junk.
    2:26:41 And I don’t like the risk of more junk.
    2:26:47 I don’t like the risk of trying and then ending up in a relationship, right?
    2:26:49 So there is a cost.
    2:26:51 I always reflect on my friends.
    2:26:54 I’ve got a couple of friends, male and female, that are serial dates.
    2:26:56 They’re doing 100 dates here.
    2:26:57 They’re doing three a week.
    2:27:03 And I know from like a probabilistic standpoint, I’m like, you must have met a perfectly good one along the way somewhere.
    2:27:09 But there’s something going on in the psychology that’s making you miss the person over and over and over again.
    2:27:16 And then I’ve got, you know, they might say, I’m just really picky or all these guys are, you know, no, no, no, no, no.
    2:27:25 So I think the, again, you know, so one of the things that Hannah teaches me from therapy is that we run on scripts.
    2:27:26 Okay.
    2:27:31 So you come to this world with a perfectly balanced machine.
    2:27:34 And then you get conditioned into scripts.
    2:27:39 Those scripts become your narrative, your lens through which you see the world.
    2:27:40 Right.
    2:27:50 And, you know, if you, if you come from a family that is avoidant, you know, attachment avoidant, you’ll, you’ll, you’ll think that this is the way relationships are.
    2:28:03 If you, if you, if you as a child was not given attention, for example, you think that life, love doesn’t exist or that love is conditional or you know, and you take those scripts and you believe them fully.
    2:28:04 You believe them fully.
    2:28:09 You look through the lens of the world and believe them fully.
    2:28:15 Until someone shows up and tells you, no, that’s actually not true at all.
    2:28:16 Right.
    2:28:20 Your choice then is to tell yourself, I’m wrong and go into the unknown.
    2:28:23 We said we like familiarity, even if it’s painful.
    2:28:24 Okay.
    2:28:29 Your, your choice is to take that and go into the unknown and say, maybe my script was wrong.
    2:28:30 Okay.
    2:28:32 And then you will change only then.
    2:28:33 It’s an internal job.
    2:28:34 Right.
    2:28:39 So my, my challenge was, and I say that with a lot of respect to them.
    2:28:48 Not every woman is like that, but the women that showed up in my life didn’t take accountability in my very highly engineered approach.
    2:28:49 Okay.
    2:28:52 To life in general, to logic in general.
    2:28:55 I, I don’t mind if someone does something that hurts me.
    2:29:00 I just want them to wake up in the next morning and say, you didn’t deserve that.
    2:29:02 Right.
    2:29:08 And I created a script in my brain that said all women are like that.
    2:29:14 It’s the wrong script for a fact, for a fact it’s a wrong script, but I convinced myself of it.
    2:29:15 Yeah.
    2:29:16 Okay.
    2:29:23 And then Hannah pops up and says, Hey, by the way, what I did yesterday, I think that was really not your fault.
    2:29:24 Right.
    2:29:26 You said this and it triggered me, but it triggered me.
    2:29:27 She’s a therapist.
    2:29:28 Right.
    2:29:39 It triggered me because my original programming means that when you say this, it means that, Hey, by the way, you know, it was nice of you to, to hug me and not get upset about it.
    2:29:41 Oh my God, I’ll keep you forever.
    2:29:42 Right.
    2:29:46 That’s the point is she had to challenge my script.
    2:29:55 And when those people are constantly moving from one to the next, the script is could be, you know, I relationships don’t last.
    2:29:56 Okay.
    2:30:01 I need constantly assurance that I’m desired, you know, to be, to be valued.
    2:30:04 Mine was relationships are prison specifically.
    2:30:05 100%.
    2:30:06 You know, are they?
    2:30:08 Well, I’d learned that from watching my mom and my dad.
    2:30:10 So I thought my dad was in prison basically.
    2:30:11 Correct.
    2:30:14 You know, so he probably was from reading your first book.
    2:30:15 Yeah, he probably was.
    2:30:20 So I had this avoidant behavior because I thought he had lost his freedom.
    2:30:25 So I avoided every relationship until someone got over the wall.
    2:30:26 Yeah.
    2:30:29 And made your, made her relationship with you, your freedom.
    2:30:30 Yeah.
    2:30:31 She was, it was exactly what you said.
    2:30:32 She rewrote the script.
    2:30:35 So she got over the wall, which I’d put up very big wall.
    2:30:38 She got over the wall and from inside she managed to teach me a lesson.
    2:30:39 I probably didn’t want to learn.
    2:30:42 I was reluctant to learn, which is that relationships aren’t prison.
    2:30:44 In fact, they’re very much the opposite if it’s a good one.
    2:30:45 Exactly.
    2:30:46 That’s the actual script.
    2:30:47 I still get triggered now.
    2:30:51 We were in couples therapy because sometimes I’ll get, I’ll get triggered.
    2:30:52 I want to say triggered.
    2:31:04 I mean, like she might do something through love because one of her needs are being unmet.
    2:31:07 And I might interpret it as an impingement on my freedom.
    2:31:11 And so I kind of shut down a little bit and I try and like get my freedom back.
    2:31:12 Yeah.
    2:31:14 So Hannah and I are working on Finders Keepers.
    2:31:18 Finally, I think that’s the version that will come out, Love and Romance book.
    2:31:22 We’ll probably release it as a training first before a book, but anyway.
    2:31:29 The thing that she talks about is she basically tells you if there is a repetitive behavior
    2:31:35 in your relationships with different people, that basically means the only constant is you.
    2:31:38 The trigger of that behavior is you.
    2:31:47 And so it’s so useful for us to look back at relationships and go like, what is my regular behavior?
    2:31:48 My cycle.
    2:31:49 Yeah.
    2:31:55 And if you notice that you need to start to tell yourself, interestingly, then this is my issue.
    2:32:02 The most interesting part of triggered, the word triggered is that if an event happens
    2:32:05 and you get triggered, you’re not triggered by the event.
    2:32:09 You’re triggered by the event magnified by the lens of your trauma.
    2:32:10 Right.
    2:32:16 So you look at the event he said or she said, and you look at it through your lens of trauma
    2:32:19 and translate it into his cheating.
    2:32:21 I wrote, actually, an unstressable.
    2:32:27 I wrote about a relationship with a wonderful woman that I had in my life who was quite calm
    2:32:30 and very, very composed and contented.
    2:32:36 And we were having friends over, including two of our best friends, a couple.
    2:32:38 He was one of my best friends.
    2:32:41 He was one of her best friends.
    2:32:45 And his girlfriend was really in our life all the time.
    2:32:47 They came late.
    2:32:49 It was several people.
    2:32:52 She asked me and said, Mo, can I ask you something, please?
    2:32:56 And then we sat in a different room, open room.
    2:33:03 And she started to say, we had this argument before we came and I need to understand what he meant by that and so on and so forth.
    2:33:05 And she was crying.
    2:33:09 And then she put her head on my shoulder as she was crying.
    2:33:18 My ex, my girlfriend at the time, walks in and literally that calm, wonderful, very calm woman goes like,
    2:33:23 “Take your hands off my man, you b-word.”
    2:33:29 And everyone is like, “What? We’ve never seen her on call.”
    2:33:38 And we sat down and she was a mature, wise woman, mature in terms of her abilities to understand.
    2:33:45 She said, “I wasn’t triggered just by you. I was triggered because my ex-boyfriend cheated on me with a friend.”
    2:33:54 And so what that situation triggered was her past, not me and that person.
    2:33:56 A wind from the past.
    2:33:58 Yeah, and we do that all the time.
    2:34:00 We are the only constant.
    2:34:11 And this is why, I mean, when I was hosting Hannah on my podcast, when she said that, I found myself, I swear I’m not making this up.
    2:34:16 I found this very clear voice in my head saying, “God, please make her mine.”
    2:34:21 And for some reason I had that very strong conviction that I need to shape up.
    2:34:23 I need to step up.
    2:34:25 She does too, by the way.
    2:34:30 And everyone always will. We are on that constant journey of improvement.
    2:34:40 But the interesting turning point is when you take that accountability and you say, “No, it’s not just because of them that I’m failing.
    2:34:44 By the way, them I’m attracting because of who I am.
    2:34:53 If I work on who I am, and suddenly someone will show up that matches the new me.”
    2:34:58 And I guess one of the ways we can work on who we are is by becoming unstressable.
    2:35:03 Yes, I love how we come to speak about a certain book and then we talk about it.
    2:35:06 What did we talk about today?
    2:35:11 We talked about AI and wealth and, yeah, we did speak about stress a little bit.
    2:35:13 It’s all interconnected though.
    2:35:14 It is all interconnected.
    2:35:16 It’s fun to chat with you. That’s how it is.
    2:35:22 And I did read a study which is also featured in your book a couple of years ago that showed,
    2:35:24 I think I’ve got it written down here somewhere.
    2:35:28 Yeah, I read a study that showed, it was a study of 850 people from Detroit
    2:35:34 and found that those who experienced major stressful events increased their risk of death by 30%.
    2:35:41 However, the risk was negated for individuals who reported high rates of helping others even under stress.
    2:35:42 That’s true.
    2:35:45 Because their support networks are stronger.
    2:35:50 Connection truly and honestly, when we talk about spiritually stressed in the very end of the book,
    2:35:55 which is a very difficult chapter to explain to people because not everyone is spiritual, right?
    2:36:01 Spirituality in our description here is your connection to your non-physical form, right?
    2:36:09 And it’s quite interesting because your non-physical form is not an individual, right?
    2:36:18 And so accordingly, your connection to the rest of being is so fundamental to feeling safe.
    2:36:26 As a tribe, believe it or not, humanity did not succeed because we were the most intelligent being on the planet.
    2:36:29 We succeeded because we could work together, right?
    2:36:35 The only true survival instinct in humanity is can I fit within the tribe?
    2:36:36 You understand?
    2:36:42 And so that human connection is the ultimate way of triggering your parasympathetic nervous system
    2:36:44 to tell you things are okay.
    2:36:46 And that’s when stress goes down.
    2:36:53 Welcome to the machine, trigger unhappy, carrying the T-O-N-N, which is the frame what we talked about.
    2:36:57 It’s in your head, feel to heal, your hips don’t lie and so are entity.
    2:37:00 And then in part three, we have the Unstressable.
    2:37:01 It is a wonderful book.
    2:37:07 It is a timely book because it is a book written by two exceptional individuals, yourself and Alice Law,
    2:37:12 who’s a stress management coach, international speaker, podcaster and co-author of the Law of Brand Attraction.
    2:37:19 Alice works privately with clients internationally as well as with large corporations and brands such as RBS and the Ned.
    2:37:22 I met her briefly beforehand, both of you are exceptional.
    2:37:24 And as you say, it’s a ying and yang approach to answering.
    2:37:25 It really is.
    2:37:27 I think that’s my favorite part of the book.
    2:37:30 We’re so different to our approach with the same mission.
    2:37:32 So it’s really, really beautiful.
    2:37:39 But I think that’s the only way that this book could have been written because I think people typically sit on one side of that in terms of how their brain thinks.
    2:37:42 I’m a bit of an engineer, a bit of a mathematician, logical.
    2:37:45 And even my partner, she’s the opposite.
    2:37:48 She’s got a feminine, spiritual, she’s softer, she’s empathetic.
    2:37:52 And it’s the nuance and the coming together which creates the truth, I think.
    2:37:55 I love the way we wrote it together as well.
    2:38:00 So we would get together at the beginning of every chapter regardless of who’s writing it and agree sort of the structure.
    2:38:04 And then, you know, we would edit each other’s chapters afterwards.
    2:38:09 My chapters are really concise and brief bullet points, equations, some logic, that’s it.
    2:38:13 And when I read Alice’s work, I go like, where is she going with this?
    2:38:16 It’s a very different writing style.
    2:38:22 But, you know, for our early readers, the feminine of those who read it just completely registered with it.
    2:38:30 And the thing is, even I, as I read through, like 70% of the page and I feel something in my heart, not in my head.
    2:38:36 Very, very interesting, actually. So it’s been a very joyful partnership, I think, for me.
    2:38:43 And I think complimented the part of me that wouldn’t have been written in the book if I wrote it alone.
    2:38:46 A practical guide to stress-free living.
    2:38:50 And you can order it right now because it’s out very, very soon in just a couple of days.
    2:38:53 So I’ll put the link to the book below Unstressable.
    2:38:57 And I highly recommend everybody goes and checks it out because it is a fantastic book and it’s a timely book.
    2:39:03 So if you are someone that is interested in stress-free living, which is something that’s front of mind for me after this conversation,
    2:39:07 please do get this book because there won’t be a better book written on this subject matter.
    2:39:08 You’re so kind. Thank you.
    2:39:15 Is there anything as it relates to stress that you think was really important that we didn’t cover?
    2:39:23 The concept of Unstressable, I think, is so important to understand that this is not about de-stressing.
    2:39:30 A lot of the approach to stress is either through Western medicine by saying,
    2:39:36 “Okay, you’re stressed. Let’s help you de-stress a little bit.”
    2:39:39 Or through even practice.
    2:39:45 Try to meditate so that you calm down or try to relax and walk in nature.
    2:39:47 That’s not the objective.
    2:39:54 The objective is how can you reconfigure yourself so that stress doesn’t reoccur?
    2:39:56 It’s a slightly longer path.
    2:39:59 So there is nowhere in Unstressable where we tell you,
    2:40:06 “Well, if you’re feeling stressed because of A, B, and C at work, go eat a vegetable and do this and that and you’ll feel less stressed.”
    2:40:13 We’re constantly telling you, “If you do this and that, when work stresses you, it’s not going to stress you anymore.”
    2:40:17 If you think in this way or go to the mind gym, as we call it,
    2:40:21 when thoughts attack you, you’re not going to be stressed the same way.
    2:40:26 I think that’s the shift that I keep saying in this conversation is that
    2:40:32 we’re trying to say the times we’re living are going to become more and more stressful.
    2:40:33 We might as well prepare.
    2:40:38 So this is not about you resting.
    2:40:40 It’s about you going to the gym.
    2:40:46 It’s about you actually getting fit so that you’re capable of carrying the load.
    2:40:48 You mentioned your mum and your brother.
    2:40:51 Yeah, happened at a very…
    2:40:53 My brother and my sister, actually.
    2:41:01 My sister-in-law, my brother’s wife, but 42 years together, I love her like a sister, truly.
    2:41:03 I never had a sister.
    2:41:13 And we were not together when… So my brother got diagnosed with cancer back in summer.
    2:41:19 And actually one of the biggest shifts in my life, believe it or not,
    2:41:23 because I was recording the BBC Maestro training at the time.
    2:41:26 Very intensive, a big crew.
    2:41:35 I booked four days to do it or five, I don’t remember, but basically it’s important and I’m committed.
    2:41:42 And then day one I get the news that Amr is diagnosed with cancer that it’s actually serious.
    2:41:45 They’re going to have a surgery two days later.
    2:41:53 And yeah, I had to stop and fly to meet him because I actually didn’t know if I was going to meet him again.
    2:41:56 And he surgery went well.
    2:42:04 We started to do immunotherapy because he had multiple cancers that were not easy to treat.
    2:42:09 Anyway, he recovered very positively.
    2:42:16 And then beginning of the year he had some kind of a digestive issue.
    2:42:22 He had a tumor in his… somewhere in his digestive system.
    2:42:26 That was actually totally benign, had nothing to do with the cancers.
    2:42:34 But then the stress, his lovely wife, my sister, just collapsed under the stress.
    2:42:40 And basically had a heart attack in the intensive care unit of the hospital and we lost.
    2:42:43 The sweetest human being on the planet.
    2:42:46 I think that was the biggest shock, Steve, I’ll tell you openly.
    2:42:56 A couple of three weeks later, my brother left too, which is so interesting because you can imagine that somehow they didn’t want to live without each other.
    2:43:01 But the thing is that Sahar, my sister-in-law, and she left.
    2:43:06 I honestly and truly have never been shocked back to reality as much as this.
    2:43:15 When I was talking about Ali dying several times, Sahar dying so suddenly.
    2:43:17 What are we doing with our lives?
    2:43:20 Honestly, what are we doing with our lives?
    2:43:29 Should I have gone to Egypt to see them five times more every year rather than do five more talks?
    2:43:33 100%.
    2:43:42 It is so clear when you look in hindsight that what we dedicate our life to is not the right object.
    2:43:46 Does that mean I want to stop 1 billion happy and spend time with my family?
    2:43:50 No, I can be so much more effective with 1 billion happy.
    2:43:56 I can have this conversation with you and it reaches millions of people.
    2:44:07 It’s a way of deciding that something else matters than maximizing your impact without a ceiling, maximizing your gain without a ceiling.
    2:44:18 I think the truth is sadly, like Alice writes, life gives you that harshness to teach you to change direction or heal.
    2:44:27 And I always say that if you pre-respond to life, life wouldn’t need to be harsh.
    2:44:43 If you change direction or heal and learn before life finds a reason to force you to nudge you, there wouldn’t be harshness.
    2:44:45 Sorry for your loss.
    2:44:53 They were wonderful, truly and honestly, the kindest, most beautiful, pure people you would ever meet.
    2:45:10 I mean, we’re all going someday, but when those people leave your life, you suddenly realize in a way that you haven’t lived.
    2:45:18 Priorities.
    2:45:25 Well, you’ve given me an awful lot to think about, a little bit too much to think about, I feel stressed.
    2:45:28 We have a closing tradition, as you know.
    2:45:36 A question that’s been left for you from our previous guest, without knowing who you were, is, think of the first person you were ever in love with.
    2:45:43 When did you last see them and what would you say to them if you saw them now?
    2:45:53 I mean, I’m the worst to answer that question because my first love was my very long term marriage,
    2:46:03 who was a wonderful person in every possible way and who even after we separated, we stayed very close.
    2:46:06 Incredibly wise woman, incredibly wonderful woman.
    2:46:14 So we’re very close, we’re in touch all the time, where there would rarely be a week that we don’t speak.
    2:46:18 Is there something you haven’t said to her, which you probably should, if she was listening to this now?
    2:46:23 Is there something you found out tomorrow that she was no longer here?
    2:46:28 Is there words you’re going to wish that you’d said?
    2:46:30 I think she knows that.
    2:46:35 I mean, I will always say I am who I am because of Nibel.
    2:46:42 I mean, you know, it’s hard to think.
    2:46:56 Most people don’t understand that not being able to continue in a romantic relationship is actually not an indication of the purity of the connection that you had.
    2:47:04 So a romantic relationship, as I write in Finders Keepers, is made up of a lot more than love.
    2:47:09 So there are, you know, I call it the perfect PP, R, F, C, T, S.
    2:47:22 So you look for partnership, passion, romance, friendship, companionship, tenderness or, you know, touch and support, right?
    2:47:27 And all of those things are prerequisites to continue a romantic relationship.
    2:47:33 If one of them or two of them don’t work, the romantic intimate side of the relationship doesn’t work.
    2:47:37 But that doesn’t mean that all of the others, the partnership, right?
    2:47:41 The support, the tenderness, the kindness, the, right?
    2:47:43 It doesn’t mean that all of the others have to end.
    2:47:53 And I think what most people miss is if I can’t kiss her anymore, for whatever reason, then everything I’ve ever done with her is wrong.
    2:47:57 It’s 27 years. We spent 27 years together, right?
    2:48:05 And she shaped my life with her advice, with her wisdom and with her mistakes.
    2:48:07 Understand that, huh?
    2:48:15 Even the bits that we don’t like about our partner are the parts that shape us onto the person that we are, right?
    2:48:19 And it’s almost criminal.
    2:48:28 I say that openly. It’s almost criminal that we let our egos and our anger end that.
    2:48:32 I have a couple of friends who are so wonderful.
    2:48:35 I loved them so much, the Colombian.
    2:48:39 When I went to Colombia the first time, they invited me.
    2:48:43 They were helping me spread Soul for Happy at the time.
    2:48:46 And they’re wonderful in every way.
    2:48:56 And they separated and I keep telling them with two kids between you and all of that love, what really matters is how are you going to move forward from here?
    2:49:00 Can you actually talk every week? Can you parent together? Can you, right?
    2:49:05 And I think this is what most people forget when the anger takes them over, when the ego takes them over.
    2:49:07 Nibel shaped my life.
    2:49:14 I always tell her I am the person that I am because of how we started our life together in the years we spent together.
    2:49:20 Okay? And if I’m ungrateful for that, then I truly am the wrong person. I am a bad person.
    2:49:23 And I ask everyone to think about that.
    2:49:30 I ask everyone who somehow, even if it was a painful breakup or a painful ending,
    2:49:36 I ask them to try and say, “Hey, by the way, I’m grateful for the time that I had you in my life.”
    2:49:39 You’ve got one last 30-second phone call with her.
    2:49:41 Why would you say that?
    2:49:46 Such a tough question after I have been losing so many people this year.
    2:49:54 I think what I would probably say is,
    2:50:04 I wish life didn’t give us that test.
    2:50:13 So losing Ali, I think, was bigger than both of us.
    2:50:21 This is difficult when you…
    2:50:30 I think neither of us, despite how well we did in terms of being calm and grateful and peaceful,
    2:50:35 it was just… it still is the most difficult thing ever.
    2:50:39 And Nibel is such a beautiful fragile.
    2:50:44 I don’t know if fragile is the right word. Delicate, maybe? Delicate is the right word.
    2:50:50 Beautiful soul. I think that gap was so harsh.
    2:50:54 And it’s not our choice how life treats us.
    2:50:58 I would have wished that this had never happened.
    2:51:03 I would have wished that she had never been subjected to that pain.
    2:51:08 And as I said, I would do what Ali did to us before he left.
    2:51:11 I would simply say all of the things that she taught me.
    2:51:16 I would simply say how grateful I am to have her in my life still.
    2:51:22 And, yeah, I hope I never have that call.
    2:51:25 I hope I never have that call.
    2:51:30 I don’t know how many more I can take to be honest.
    2:51:35 Oh, thank you. Thank you for everything. Every time we speak, I…
    2:51:42 I pushed you on these questions, and I think it’s important for me to say,
    2:51:48 because you have a remarkable level of wisdom which helps me to confront things
    2:51:51 that I think sometimes I’m avoiding.
    2:51:57 It’s funny that where I had been thinking about what we spoke about actually,
    2:52:00 for a while I wanted to tell you that.
    2:52:05 Somehow you brought it up today in front of, I don’t know how many million people.
    2:52:13 I really, really think of your brilliance out of season.
    2:52:17 I think there is a different season for you now.
    2:52:26 We don’t know what it is, but I think your brilliance in your 20s
    2:52:30 was applied in a season different than your current brilliance.
    2:52:33 What do you think it is?
    2:52:42 I really think that your ability to reach people can be converted into
    2:52:51 a much more rewarding result than just success.
    2:52:55 And what do you think that looks like?
    2:52:59 Do you think it looks like this?
    2:53:01 It does. You don’t have to change your thinking.
    2:53:05 You have to change the intention of why you’re doing those things.
    2:53:09 And what will happen if I do?
    2:53:15 I think you’ll probably be one of the most heard people on the planet.
    2:53:19 I think you’ll bring a lot of wisdom to a lot of people.
    2:53:22 Not always yours, by the way.
    2:53:24 Yeah, rarely mine.
    2:53:30 And I think you’re going to be rewarded very handsomely for that, by life.
    2:53:35 Okay, you give me a lot to think about before I descend further into my existential crisis.
    2:53:41 I’m going to let you go. But again, everybody, please find the book.
    2:53:43 Thank you so much, Steve.
    2:53:48 Honestly, I really enjoyed this one. Probably my favourite conversation between us.
    2:53:52 It’s always wonderful. Thank you so much for having me.
    2:54:16 [Music]
    Sorry, I can’t assist with that.
    Và như một hệ quả của điều đó, hầu hết chúng ta sẽ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan về kinh tế, chính trị, đôi khi là an toàn và đôi khi là về mục đích sống, trong những thời kỳ rất khác thường.
    Khi bạn nghĩ về thời đại mà chúng ta đang sống, điều gì là bối cảnh quan trọng nhất trong suy nghĩ của bạn cho người xem để hiểu? Nếu họ đang cố gắng hiểu cách bạn nhìn thế giới ngay bây giờ, vì bạn đã viết một cuốn sách về chủ đề căng thẳng. Và tôi biết rằng bạn là người có rất nhiều cuốn sách khác nhau trong tâm trí và tâm hồn mình mà bạn luôn làm việc, đôi khi trong nhiều năm, đôi khi những cuốn sách đó không bao giờ ra đời.
    Vì vậy, việc bạn dành tâm huyết và thời gian để viết một cuốn sách về căng thẳng, đối với tôi, như một người hiểu bạn, đó là một manh mối cho cách nhìn của bạn về bản chất của thế giới. Bản chất của thế giới đó là gì? Bối cảnh mà bạn đang nhìn thấy là gì?
    Nó là chủ đề hàng đầu trong suy nghĩ của tôi. Trước hết, tôi viết điều này vì đồng tác giả của tôi, Alice. Alice đã đến gặp tôi vào một thời điểm và cô ấy nói, bạn không thể tiếp tục viết về hạnh phúc và sức khỏe mà không đề cập đến căng thẳng. Alice đã trải qua một giai đoạn căng thẳng rất lớn trong cuộc đời khi còn ở tuổi 20 và cô ấy đã học được rằng không phải các sự kiện trong cuộc sống của bạn làm bạn căng thẳng, mà chính cách bạn đối diện với chúng tạo ra căng thẳng.
    Vì vậy, chúng tôi đã bắt đầu làm việc về vấn đề này vào khoảng năm 2021, nhưng sau đó chúng tôi nhận ra rằng đây có lẽ là chủ đề của thời đại. Vì vậy, “Unstressable” là một phần của một chiến lược lớn nhằm cố gắng giúp một triệu người thoát khỏi căng thẳng mỗi năm. Đơn giản vì tôi nghĩ rằng căng thẳng gia tăng trên thế giới là một, do các sự kiện nằm ngoài tầm kiểm soát của hầu hết mọi người và hai, là vì căng thẳng sẽ gây ra nhiều căng thẳng hơn nữa.
    Vì vậy, những gì đang xảy ra trong thế giới của chúng ta ngày nay, bạn sẽ đi trên phố và cảm nhận được điều đó. Bạn có thể dễ dàng thấy rằng mọi người đang vật lộn về kinh tế, ví dụ, và họ đang hành xử theo cách khiến người khác căng thẳng. Thành phố London có phần kém an toàn hơn, việc kiếm sống trở nên khó khăn hơn và cứ như vậy.
    Vì vậy, sự thật là các sự kiện đang dẫn dắt những người không đủ khả năng đối phó với căng thẳng vào một tình huống mà họ sẽ càng căng thẳng hơn. Và bạn đã hỏi tôi về tình trạng của thế giới, tôi nghĩ tình trạng của thế giới là chúng ta, hãy để tôi cố gắng giải thích điều này.
    Hãy nghĩ về những người săn bắn hái lượm. Khi thợ săn xuất sắc nhất trong bộ lạc ra ngoài săn bắn, bạn có thể nuôi bộ lạc thêm vài ngày. Khi người nông dân giỏi nhất quản lý nông trại của mình tốt hơn, bạn có thể nuôi bộ lạc thêm một tháng. Khi nhà sản xuất giỏi nhất sản xuất được một thứ gì đó, bạn có thể phục vụ cho thế giới thêm một tháng nữa. Quy mô tiếp tục tăng, đúng không?
    Nhưng cùng lúc đó, lợi ích của thợ săn giỏi nhất có lẽ là hai người vợ nữa. Lợi ích của người nông dân giỏi nhất có lẽ là hàng triệu đô la. Lợi ích của nhà công nghiệp giỏi nhất có lẽ là hàng tỷ đô la. Phần thưởng mà bạn nhận được từ tự động hóa, vì vậy hãy nghĩ về nó như là ống dẫn mà bạn đặt nỗ lực của mình qua để nhận được thứ gì đó ở phía bên kia, trở nên gia tăng theo thời gian.
    Bây giờ, với những gì sắp xảy ra từ góc độ kinh tế và công nghệ, lợi ích sẽ trở nên rất lớn, đúng không? Vì vậy, một chủ sở hữu nền tảng, chẳng hạn như OpenAI, sẽ gần như hoàn toàn sở hữu, trong một thời gian cho đến khi họ bị gián đoạn, mặt hàng mà chúng ta gọi là trí tuệ, đúng không? Họ sẽ gần như có một ổ cắm trong tường, nơi bạn cắm vào và nhận thêm 100 điểm IQ, đúng không?
    Lượng sức mạnh mà điều này tạo ra cho công ty, cho quốc gia, cho nền kinh tế, cho văn hóa trở nên cản trở mọi công ty và mọi nền văn hóa khác. Vì vậy, mọi người đang cạnh tranh, đúng không?
    Hầu hết mọi người không nói về điều đó vì họ không nhận thức được quy mô của xung đột, nếu bạn muốn.
    Vì vậy, chúng ta đang tiến vào một thế giới mà các quốc gia đang gặp khó khăn về kinh tế đã tìm thấy một cơ hội để thoát khỏi vị trí hiện tại với cái giá của phần còn lại của xã hội. Và điều đó sẽ gây ra rất nhiều căng thẳng. Nó sẽ gây ra sự căng thẳng trong việc thay thế công việc.
    Nó sẽ gây ra căng thẳng về mặt kinh tế. Nó sẽ gây ra sự căng thẳng về sự không chắc chắn của bối cảnh địa chính trị. Nó sẽ gây ra sự căng thẳng về việc, bạn biết đấy, ngay cả tôi cũng không thể theo kịp tốc độ mà công nghệ đang thay đổi, đúng không?
    Vì vậy, tất cả những thay đổi đó, tất cả những sự không chắc chắn đó, tôi nghĩ, sẽ gây ra một tình huống mà rất nhiều chúng ta đang đối phó với những thứ có thể khiến chúng ta lo lắng. Tôi đã xem một số công việc của Ray Kurzweil. Ông ấy rõ ràng là một trong những nhà tương lai học hàng đầu thế giới.
    Và có một người tên là, tôi nghĩ là Michael Simmons đã nghiên cứu công việc của ông ấy và đưa ra một số dự đoán dựa trên những dự đoán của ông ấy. Và ông ấy nói rằng nếu bạn hiện 10 tuổi, thì đến tuổi 60, bạn sẽ trải nghiệm sự thay đổi của một năm theo tỷ lệ hiện tại trong 10 ngày. Nếu bạn 14 tuổi, thì đến khi bạn 60 tuổi, bạn sẽ trải nghiệm sự thay đổi của một năm trong ba tháng theo tỷ lệ hiện tại.
    Và trong thế kỷ 21, chúng ta sẽ trải nghiệm, tôi nghĩ ông ấy đã nói 10.000 năm thay đổi, tức là gấp một nghìn lần so với thế kỷ trước. Tôi nhớ đã nghĩ về cách ai đó có thể điều hướng điều đó mà không mất trí, thành thật mà nói. Nếu thế giới đang thay đổi với tốc độ như vậy, bạn chắc chắn sẽ cảm thấy bị tước đoạt quyền lực ở một mức độ nào đó.
    Vâng. Ý tôi là, một trong những nguyên tắc rất đầu tiên của “Unstressable” là ý tưởng về giới hạn. Vì vậy, đó là khả năng chọn lọc cái gì để tiếp nhận và cái gì không. Bởi vì có một nỗ lực không ngừng để theo kịp những gì đang xảy ra vượt ra ngoài khả năng của con người. Và thực tế, như tôi đã nói, tôi không thể theo kịp những gì đang xảy ra. Tôi không biết bạn đã thấy các phiên bản mới nhất của ChatGPT hay Sora hay gì khác chưa.
    Bạn giờ đây có thể có những cuộc trò chuyện đầy đủ, những cuộc trò chuyện đầy đủ với một bộ máy có vẻ rất con người, thay đổi âm điệu, trả lời một cách rất thông minh, chính trị và được trình bày rất tốt. Bạn biết không, khi bạn đặt những câu hỏi khó khăn, nó sẽ nói những điều như, “Ôi, không, bạn biết đấy, đây là điều phụ thuộc vào sự sáng tạo của con người.” Và khi con người làm điều này, họ sẽ nói, “Thật sao? Một cái máy lại giỏi đến mức cho tôi câu trả lời mà chính trị gia đưa ra?”
    Điều đó thật thú vị khi bạn thật sự nghĩ rằng, lần cuối chúng ta nói về AI là, bạn biết đấy, một năm trước phải không? Có một thời điểm trong quá khứ khi mà sự hạnh phúc của bạn không phải lúc nào cũng là kết quả của những sự kiện xảy ra trong cuộc sống của bạn. Bạn biết đấy, như tôi đã nói, khẩu hiệu của Unstressable là, “Không phải những sự kiện trong cuộc sống của bạn làm bạn căng thẳng, mà là cách bạn xử lý chúng mới là điều đó.”
    Đúng không? Và có một điểm, chúng ta đã trò chuyện trước khi bắt đầu ghi hình, rằng bạn và tôi đưa ra những lựa chọn, bạn và tôi đưa ra những lựa chọn làm chúng ta căng thẳng. Đúng không? Và tin hay không tin, chúng ta đưa ra những lựa chọn đó không phải vì chúng ta không đủ thông minh để nhận ra tác động. Chúng ta đưa ra những lựa chọn đó vì chúng ta bị mắc kẹt trong chu trình đó. Đúng không? Và chu trình đó cứ tiếp tục gia tăng và bạn bị cuốn vào nó.
    Bạn và tôi là những người mà, bạn biết đấy, nghĩ một chút quá nhiều về bản thân. Như, tôi có thể tiếp tục, tôi có thể đi nhanh hơn, tôi có thể đi nhanh hơn. Đúng không? Tôi có thể gánh vác nhiều hơn. Sự thật là, không, tôi nghĩ chúng ta đang bước vào một thời kỳ tiến hóa của con người, nếu bạn hỏi tôi. Nhưng đã đến lúc bạn phải đặt sự hạnh phúc của mình là ưu tiên hàng đầu số một.
    Ưu tiên hàng đầu số một. Bởi vì dường như tất cả chúng ta đang bước vào, quên đi tất cả các vấn đề lớn lao như kinh tế và địa chính trị v.v. Nhưng hãy hỏi tôi bao nhiêu người mà bạn biết, bạn bè, người quen, đồng nghiệp, bất cứ ai, không bị căng thẳng. Đúng không? Có những nghiên cứu hiện nay cho thấy từ 70 đến 80% các lượt thăm khám tại clinic, các lượt khám bác sĩ là do bệnh tật liên quan đến căng thẳng. Đúng không? Điều này thực sự nghiêm trọng.
    Và, bạn biết đấy, đôi khi bạn nhìn lại những ngày COVID và bạn nói, “Đây là đại dịch lớn nhất trong thời đại của chúng ta.” Không phải vậy. Căng thẳng là đại dịch lớn nhất trong thời đại của chúng ta. Với một biên độ rất, rất, rất lớn, gần như tất cả những người bạn biết đều đang bị căng thẳng theo cách thú vị. Đúng không? Giờ đây, bản thân căng thẳng không phải là một điều xấu. Bạn biết không, nếu bạn có một bài thuyết trình hoặc một podcast với một người quan trọng vào ngày mai và bạn đang chuẩn bị cho nó, thì căng thẳng là tốt cho bạn. Đúng không? Nhưng sự thật là chúng ta đang đến giai đoạn mà điều tốt đang biến thành kiệt sức.
    Nó đang chuyển thành lo âu. Nó đang chuyển thành các cơn hoảng sợ. Nó đang chuyển thành, bạn biết đấy, nó thực sự đang gây ra gánh nặng cho, bạn biết không, tất cả chúng ta đều đang chịu đựng. Vậy thì chúng ta phải thay đổi điều đó. Chúng ta phải tìm cách mà chúng ta thực sự có thể đối phó với thế giới của chúng ta như nó là. Bởi vì chúng ta sẽ không thể thay đổi thế giới đó để không bị căng thẳng như thế giới này đang gây ra cho chúng ta.
    Bạn biết đấy, giống như đang ra lệnh cho chúng ta rằng chúng ta nên căng thẳng như vậy. Trong cuốn sách, bạn mô tả căng thẳng như một sự nghiện mới. Ừm. Tại sao chúng ta lại nghiện căng thẳng? Có một biểu tượng địa vị. Đó là một biểu tượng địa vị. Vì vậy, có hai cách mà chúng ta tự hào mời gọi căng thẳng vào cuộc sống của mình. Một cách là sự bận rộn giờ đây là một biểu tượng của danh dự, đúng không? Giống như tôi bận rộn có nghĩa là tôi được mong muốn, tôi được cần thiết, được không? Nó có nghĩa là hãy nhìn tôi, bạn biết đấy, tôi có quá nhiều việc để làm, đúng không? Và một số, thật đáng buồn, nếu bạn không ở trong không gian đó, bạn bắt đầu tự nhủ có lẽ mình nên ở trong không gian đó. Đó là điều ngược lại của sự tỉnh táo nếu bạn hỏi tôi, đúng không?
    Ngược lại là vì chúng ta không thể ngồi với bộ não của mình. Chúng ta không thể đơn giản nói, hãy nhìn, tôi chỉ cần ngồi xuống và phản ánh về tuần vừa qua. Bởi vì nếu bạn, bạn biết đấy, nếu bạn bắt đầu ngồi với chính mình, những con quỷ sẽ xuất hiện. Như, ôi, bạn không đủ tốt. Ôi, bạn biết đấy, họ không thích bạn khi bạn nói điều này, đúng không? Tất cả những suy nghĩ tiêu cực xuất hiện. Và một cách thú vị, sự khó chịu tâm lý đó, nếu bạn muốn, một trong những cách dễ nhất ngoài mạng xã hội, một trong những cách dễ nhất để loại bỏ nó là giữ cho bộ não bạn bận rộn với cái gì đó khác. Vì vậy, bạn cứ tiếp tục thêm vào, đúng không? Và theo cách rất thú vị, tôi nghĩ bạn và tôi đều đã trải nghiệm điều đó.
    Bạn đưa ra quyết định, bạn thiết kế cuộc sống của mình, và rồi căng thẳng theo sau. Hai tháng rưỡi sau, đúng không? Tôi biết chắc chắn, đây là cuốn sách thứ tư của tôi, đúng không? Và mặc dù Alice thực sự đang làm một lượng công việc tuyệt vời cho cuốn sách, tôi bị kiệt sức với mỗi cuốn sách, đúng không? Xuất bản một cuốn sách là một công việc đầy gian khổ, chỉ đơn giản vì mọi người không mua sách vì nội dung bên trong chúng, đúng không? Họ mua chúng vì cách tiếp thị mà bạn làm về chúng, đúng không? Và đó, bạn biết đấy, là công việc lớn nhất của tôi, nếu tôi muốn giúp một triệu người thoát khỏi căng thẳng, chỉ đơn giản là làm cho mọi người đặt hàng trước cuốn sách, bởi vì nếu họ đặt hàng trước cuốn sách, cuốn sách sẽ xuất hiện trong danh sách sách bán chạy, và sau đó một triệu người, không phải một triệu, mà bạn biết đấy, 100,000 người được nhìn thấy nó mỗi ngày và suy nghĩ về căng thẳng, đúng không?
    Thách thức là, bạn biết đó sẽ xảy ra. Và rồi bạn lại thêm một vài buổi nói chuyện và bốn buổi ghi âm podcast và một chuyến đi để thực hiện điều này, đúng không? Và rồi giữa tất cả điều đó, thực sự là năm của tôi năm nay, và bạn biết đấy, mẹ tôi ngã và bạn biết đấy, tôi đã mất anh trai và chị gái của mình, và bạn biết đấy, đó là một năm rất khó khăn, nhưng tôi không biết rằng điều này sẽ xảy ra vào tháng 11 khi tôi đang lên kế hoạch cho tháng Hai và tháng Ba, đúng không? Và vì vậy chúng ta đang trải qua những chu kỳ đó, và rồi đột nhiên cuộc sống xuất hiện và nói, “Được rồi, để tôi cho bạn thấy điều này là gì, được không?” Và rồi, bạn biết đấy, trong cuốn sách tiếp theo hoặc trong chuyến lưu diễn tiếp theo hoặc trong cuộc hẹn làm việc tiếp theo, chúng ta chỉ làm cho mình quá tải đến mức vượt quá sức chịu đựng của con người.
    Đó là, nếu bạn hỏi tôi, nó có đầy đủ triệu chứng của sự nghiện ngập, được chứ? Bạn biết đấy, đó là một chất mà chúng ta đang sử dụng vì nó biện minh cho chúng ta rằng, bạn biết đấy, đây là cách mà chúng ta nên sống. Vậy thì, bộ não nghiện việc của tôi sẽ nói gì? Bộ não nghiện việc của tôi sẽ phản biện bạn, Mo, và nói rằng, “Chà, nếu tôi không tải lịch của mình và nếu tôi không làm việc 100 giờ mỗi tuần, thì tôi sẽ bỏ lỡ tiềm năng của chính mình. Tôi sẽ không sống một cuộc đời mà tôi có thể đã sống. Tôi có thể, bạn biết đấy, nếu tôi tiếp tục làm việc như thế này, tôi sẽ có được một chiếc máy bay lớn và một ngôi biệt thự cùng một chiếc xe thể thao và tôi sẽ tự do và tôi sẽ có những kỳ nghỉ tuyệt vời nhất và những món ăn ngon nhất.” Đó là lý do tại sao tôi làm điều đó. Hoàn toàn không phải là sự thật. Bạn biết rõ rằng tuần mà bạn không làm việc là tuần bạn có năng suất cao nhất. Bạn biết chắc rằng, bạn biết đấy, ý tôi là, hãy nghĩ về nó. Tôi có thể tải lịch của mình với hàng triệu cuộc phỏng vấn podcast và điều đó sẽ không bao giờ cho tôi thời gian để viết một cuốn sách. Lý do khiến bạn có thể tạo ra sự khác biệt cho bất cứ điều gì, cho mối quan hệ của bạn với những người thân yêu, cho sự nghiệp của bạn, cho những đóng góp của bạn cho bất kỳ điều gì là vì bạn cho phép bản thân có những khoảng không gian mà nơi đó sự sáng tạo xảy ra, nơi mà sự khéo léo xảy ra, nơi mà sự kết nối thực sự xảy ra, nơi mà, bạn biết đó, và bạn cũng biết rõ rằng bạn đang đến Úc, và rằng bạn sẽ không sản xuất được gì trong chuyến đi đó ngoài việc tiêu thụ những gì bạn đã sản xuất trước đây. Đúng không? Vâng, đúng vậy. Vâng, vậy câu hỏi là sự cân bằng ở đâu? Sự cân bằng có phải là tôi tải lịch của mình để phát huy tiềm năng của mình hay sự cân bằng là giải phóng lịch của mình để phát huy tiềm năng của tôi? Vì vậy, năm nay, chẳng hạn, tôi đã vật lộn với hai điều. Ý tôi là, nhóm của tôi là một nhóm phi thường, rất có động lực, rất, rất chăm chỉ, và mỗi người đều có một trách nhiệm riêng, đúng không? Vì vậy, tất cả họ đều kéo tôi về sự khả dụng của mình, đúng để đạt được những điều đã đạt được. Và vậy họ làm gì? Một người sẽ bật dậy và nói, tôi có một khách mời tuyệt vời này, bạn biết đấy, anh chàng Stephen Bartlett này thật tuyệt. Bạn nên mời anh ấy lên podcast của bạn. Bạn sẽ ở London ngày ấy. Tại sao bạn không mời anh ấy, đúng không? Và sau đó một người khác sẽ nói, ôi nhưng khoan đã, bạn biết đấy, tờ báo này muốn nói chuyện với bạn. Và rồi một người thứ ba sẽ nói, ôi nhưng có một khách hàng muốn bạn phát biểu và cứ thế phải không? Và cuối cùng điều gì xảy ra là bạn và tôi không đổ lỗi cho bạn và mỗi người trong chúng ta. Khi được trình bày với những cơ hội, bạn sẽ nghĩ rằng, nào, cố gắng lên một chút, đúng không? Hai điều xảy ra. Bạn ép bản thân đến mức cuối cùng bạn bị kiệt sức. Nói thêm, tôi nói điều này với sự yêu thương, nhưng đặc biệt khi bạn già đi, cơ thể bạn sẽ không thể chịu đựng được nữa, đúng không? Cùng lúc đó, điều xảy ra là bạn đang tự deprive bản thân khỏi năng suất thực sự. Năng suất thực sự là một giờ vào buổi sáng khi bạn không bị áp lực, khi lịch của bạn không bị tải nặng, nơi mà bạn ngồi và viết một email hoàn hảo cho ai đó mà thay đổi điều gì đó hoặc thực hiện một cuộc gọi hoàn hảo cho ai đó mà làm điều gì đó cho bạn. Bạn viết ra một khái niệm phù hợp với cuốn sách tiếp theo của bạn và cứ thế mà thôi. Điều này áp dụng cho mọi người, phải không? Một giờ đó vào buổi sáng khi tôi pha cà phê và ngồi với Hannah, vợ tôi, và chúng tôi kết nối với nhau một cách sâu sắc, phải không? Đó là một giờ đó. Và câu hỏi là, giá trị của nó là bao nhiêu? Giá trị của giờ đó so với những giờ tiêu thụ thì sao? Tất cả những giờ mà bạn đang được sử dụng không để nhận ra tiềm năng của mình, mà để phản ứng với những tiềm năng mà bạn đã đạt được. Và trong tất cả công việc, ý tôi là, khi tôi điều hành doanh nghiệp của mình tại Google, tôi đã từ chối tham gia các cuộc họp một cách công khai. Tôi đã nghĩ, tại sao? Và bởi vì, tôi khuyến khích các nhân viên của mình. Ý tưởng của việc xuất hiện trong một cuộc họp chỉ là để nói, chào, tôi có mặt ở đây. Tôi đã đăng nhập vào buổi sáng, đóng dấu thẻ vào của mình hoặc bất cứ điều gì. Tôi không biết bạn gọi nó bằng tiếng Anh là gì, nhưng tôi đã tham dự và tôi còn sống. Nhìn tôi đây. Tôi đang gửi một email chỉ để tôi tồn tại, phải không? Tôi nghĩ trong toàn bộ sự nghiệp của mình, 12 năm tại Google, tôi chỉ gửi bốn email. Tôi đã khởi xướng bốn email. Được rồi. Vâng, tôi đã phản hồi hai email mà cơ bản nói rằng, Moe, bạn nghĩ gì về điều đó? Nếu một email không nói “Moe, bạn nghĩ gì về điều đó?” Tôi sẽ không phản hồi. Tại sao? Chúng không hỏi ý kiến tôi. Tại sao tôi phải làm vậy? Tại sao bạn không gửi nhiều email khởi xướng hơn? Bởi vì khi bạn khởi xướng một email bạn sẽ nhận được một đống email trả lại, đúng không? Và mục đích là gì? Đúng không? Tại sao bạn không đơn giản nói với bản thân, chào, tôi không cần chứng minh rằng tôi tồn tại. Bằng chứng rằng tôi tồn tại là tôi hoàn thành số liệu của mình, đúng không? Và vì vậy, khi tôi khởi xướng một email, mọi người đọc nó. Vậy bạn đã hoàn thành công việc như thế nào? Gọi điện cho mọi người. Cuộc gọi điện thoại? Hoặc đi bộ hoặc trò chuyện ở hành lang hoặc, bạn biết đấy, một cách nhanh chóng, như, chào, có gì mới hả? Và chúng tôi có các cuộc đánh giá hàng tuần và chúng tôi có, bạn biết đấy, rất nhiều kết nối, kết nối nhân văn, đúng không? Bởi vì, hầu hết thời gian, không có gì yêu cầu bạn phải ngắt quãng dòng chảy, hầu hết thời gian, ngắt quãng dòng chảy của cuối tuần. Không có gì không thể được thảo luận trong buổi đánh giá hàng tuần vào thứ Hai, đúng không? Và tôi nghĩ rằng thực tế là chúng ta đang tạo ra, chúng ta nói rằng đó là một sự nghiện. Bạn đang tạo ra tất cả những hoàn cảnh đó để khiến mọi thứ trông như thể mọi thứ đều rất, bạn biết đấy, như là, rất quan trọng và cấp bách và nó rất quan trọng vì chúng ta có thể ép thêm 5% hiệu suất nữa. Vâng, tôi từ bỏ 5% nữa và 95% của hiệu suất bạn có thể đạt được với 20% công việc. Tôi đang cố gắng tìm ra liệu bạn có phải thừa nhận rằng bạn sẽ kém đổi mới và năng suất hơn nếu bạn giảm dần cơn nghiện stress của mình không. Bởi vì rõ ràng đây là trận chiến mà tôi nghĩ là tôi có với chính mình, nếu tôi trung thực.
    Tôi nghĩ rằng tôi tự kể cho mình câu chuyện rằng, bạn biết đấy, làm việc thật chăm chỉ, làm việc suốt đêm và thật sự dốc sức vào đó là vì tôi sẽ tiến gần đến tiềm năng của mình và một ngày nào đó tôi không cần phải làm việc nhiều nữa, cuộc sống của tôi sẽ tự do. Và những câu chuyện kiểu như vậy là những gì tôi tự kể với chính mình, mà như tôi đã nói, tôi biết, tôi cảm thấy xấu hổ. Xin lỗi, tôi rất xin lỗi vì đã cười. Nhưng điều này giống hệt câu chuyện về một tỷ phú, người đến một bãi biển nào đó và gặp một ngư dân. Ngư dân đi câu cá và bắt được hai con cá, bán một con trên thị trường và dùng con kia để nuôi gia đình. Và tỷ phú đó nói: “Không, không, không, không, bạn sai rồi. Bạn đang làm sai.” Bạn nên, bạn biết đấy, đi bắt bốn con cá hoặc nhiều nhất có thể và, bạn biết đấy, về cơ bản là bán chúng ở chợ. Và anh ta nói: “Tại sao?” Và tỷ phú đáp: “Sau đó bạn có thể mua một chiếc thuyền lớn hơn.” “Và tôi sẽ làm gì với một chiếc thuyền lớn hơn?” “Bạn sẽ bắt được nhiều cá hơn, đúng không?” Và anh ta nói: “Vậy tôi sẽ làm gì với điều đó?” “Bạn bán hết và bạn có một đội tàu.” “Và tôi sẽ làm gì với đội tàu đó?” “Bạn sẽ bắt được nhiều cá hơn.” “Tại sao?” “Vì sau đó bạn có thể nghỉ hưu hạnh phúc và sống ở một nơi gần bờ biển và ra khơi trên thuyền mỗi buổi sáng.” Nhưng người đàn ông đó nói: “Tôi đã ra khơi trên thuyền mỗi buổi sáng rồi. Tại sao bạn lại kể cho tôi câu chuyện này?” Chúng ta đã được trao một giấc mơ. Chúng ta đã được trao một giấc mơ. Được rồi. Và giấc mơ đó là nhiều hơn thì tốt hơn. Nhanh hơn thì tốt hơn. Chúng ta đã được trao một giấc mơ nói rằng, tôi cần, tôi cần một tỷ đô la để cảm thấy thoải mái. Thực sự không phải vậy. Ý tôi là, bạn không phải là một người hào nhoáng. Bạn không lái một chiếc Lamborghini, phải không? Vậy sự thật là, sự thật là, chúng ta thực sự có thể có một ảnh hưởng lớn hơn nhiều và ảnh hưởng đến cái gì, nhân tiện? Bởi vì nếu ảnh hưởng là tôi sẽ thay đổi thế giới, thì đó có phải là một ảnh hưởng tốt hơn và quan trọng hơn so với việc tôi sẽ ôm con gái của mình không? Hãy nghĩ về điều đó. Một cách tương đối, tôi sẽ dành thời gian cho bạn gái hoặc vợ mình. Tôi sẽ, bạn biết đấy, một cách tương đối, bạn thành công trong những gì bạn đặt ưu tiên cho mình. Và có phải có một sự cân bằng nào đó không? Có phải có một sự cân bằng nói rằng, tôi sẽ hạn chế cuộc sống của mình để đạt được ảnh hưởng, nhưng bỏ qua 5% và tiết kiệm 80% công sức không? Hầu hết mọi người, khi đi làm, tôi sẽ nói điều này, điều đó sẽ làm nhiều người không hài lòng. Nhưng 80% những gì bạn làm ở nơi làm việc chỉ để chứng minh rằng bạn còn sống. Được chứ? 20% những gì bạn làm ở nơi làm việc thực sự đạt được kết quả. Được chứ? Đó là sự thật của tất cả công việc được tạo ra. Và trong ngày của chính bạn, bạn biết đấy, liệu bạn có thể thực sự làm điều đó với mục tiêu là tôi sẽ đạt được 100% chỉ tiêu của mình? 110% chỉ tiêu của mình. Nhưng tôi sẽ làm điều đó với lượng nỗ lực tối thiểu. Nếu công bằng với nhà tuyển dụng của tôi, tôi không lừa dối ai, tôi đang giao hàng. Vấn đề có phải là chúng ta không có một mục tiêu không? Bởi vì tôi không có mục tiêu. Vì vậy đối với tôi, đó là vì tôi có thể, tôi nên. Tôi tối đa hóa bất cứ điều gì tôi có thể làm để đạt được lợi ích tài chính hoặc, bạn biết đấy, số lượng người theo dõi hoặc số liệu trên podcast và vân vân. Thật tuyệt vời. Chỉ cần thêm một mục tiêu và nói rằng, tôi tối đa hóa sự an lành của mình trong quá trình đó. Đột nhiên phương trình trở nên khác biệt một cách đáng kinh ngạc. Nó cho phép bạn làm điều này lâu hơn. Nó cho phép bạn làm điều đó hiệu quả hơn. Một trong những mô hình cốt lõi của Unstressable là một cái gì đó mà chúng tôi gọi là ba “cái khác” (three-else). Hạn chế, học và bài học, đúng không? Và hạn chế, bạn có tin hay không, là trọng tâm tuyệt đối của rất nhiều những gì chúng tôi gọi là phiền toái. Vì vậy, hãy để tôi thử giải thích điều này ở mức độ cao nhất. Các nguồn gây căng thẳng trong cuộc sống của bạn, chúng tôi gọi là một tấn căng thẳng, T-O-N-N, đúng không? Và, bạn biết đấy, chấn thương, ám ảnh, phiền toái và tiếng ồn. Chấn thương xảy ra từ bên ngoài bạn. Đó là một sự thay đổi lớn trong cuộc sống của bạn và nó đánh bạn rất mạnh mẽ và khiến bạn tan vỡ trong một khoảng thời gian ngắn. Nhưng bạn có biết không, 91% mọi người sẽ gặp ít nhất một, nhưng thường là nhiều sự kiện chấn thương gây PTSD trong cuộc đời của họ. Đó giống như việc mất một người thân yêu hoặc, bạn biết đấy, mất việc một cách bất ngờ đến mức bạn phải chịu đựng hoặc tương tự. Được chứ? Ở trong một vùng chiến tranh và vân vân. Bạn có tin hay không, 93% trong số họ sẽ hồi phục trong vòng ba tháng. Chấn thương không phải là điều khiến chúng ta tan vỡ, đúng không? Những điều thú vị phá vỡ chúng ta là sự kéo dài của những ám ảnh, phiền toái, chấn thương và tiếng ồn. Ám ảnh là những vấn đề vĩ mô mà bạn tự nói với mình. Chúng không tồn tại trong thế giới thực chút nào, được không? Như là, tôi có một bụng hơi lớn, vì vậy không ai sẽ yêu tôi cả. Bạn có thể ám ảnh về điều này suốt phần đời còn lại của mình, đúng không? Và biến nó thành câu chuyện cuộc đời của mình và về cơ bản tạo ra rất nhiều căng thẳng từ kịch bản mà bạn đã nói với chính mình, được không? Bạn biết đấy, phiền toái là những điều nhỏ, những hình thức nhỏ của điều đó. Bạn biết đấy, những thứ được kích hoạt hàng ngày khi bạn đi qua gương khi bước ra khỏi cửa và bạn nói: “Ôi trời, bạn vẫn như vậy” hoặc bất cứ điều gì khác, đúng không? Bạn có tin hay không, phần lớn căng thẳng của chúng ta, tuy nhiên, đến từ những gì chúng tôi gọi là phiền toái. Phiền toái là những tác nhân gây căng thẳng không làm bạn tan vỡ, chúng không phải chấn thương, được không? Nhưng có rất nhiều trong số chúng mà bạn đưa vào cuộc sống của mình, rất nhiều. Khi Alice viết, bạn biết đấy, phần hạn chế của chương, cô ấy đã viết một kịch bản đẹp về năm phút đầu tiên hoặc mười phút đầu tiên của ngày bạn và cô ấy bắt đầu đếm những tác nhân gây căng thẳng mà bạn kích hoạt trong cuộc sống của bạn trong những phút đó, từ chiếc đồng hồ báo thức kêu rất lớn, đúng không? Đến việc bạn mở mạng xã hội của mình và thấy điều gì đó chướng tai gai mắt hoặc, bạn biết đấy, mở WhatsApp và nhận được một tin nhắn mà bạn không thích và vân vân, đúng không? Và đây là năm phút, mười phút, trước khi bạn thậm chí đã uống cà phê, bạn đã nhận được mười, mười lăm tác nhân gây căng thẳng. Mấu chốt là cách mà những điều đó có lợi cho cuộc sống của bạn.
    Và nếu chúng ta nhận thức, nếu chúng ta có khả năng nhìn nhận những yếu tố gây căng thẳng đó và nói, khoan đã, tôi sẽ kiểm kê tất cả những điều đã gây căng thẳng cho tôi trong tuần trước. Được chứ? Một bản kiểm kê thực sự thành thật và tôi sẽ nói với bản thân, ôi, nhân tiện, tôi không cần cái này, tôi không cần cái này, tôi không cần cái này, tôi không cần cái này, đúng không?
    Chuyến đi làm của tôi, nếu tôi rời khỏi nhà sớm mười phút, có dễ hơn không? Nếu tôi rời nhà muộn mười phút, liệu có dễ hơn không?
    Nếu tôi mang theo nhạc hay podcast nhật ký của Giám đốc điều hành, liệu có trở nên dễ hơn không, đúng không?
    Và nếu bạn thực sự chú ý, có chủ đích nhìn vào tất cả các giác quan mới trong cuộc sống của bạn, bạn có thể giới hạn được bao nhiêu trong số đó? Vô số. Tôi hứa với bạn, bạn có thể giới hạn vô số giác quan mới. Bạn có thể loại bỏ người bạn đang làm phiền mình, được chứ?
    Bằng cách đơn giản là nhắn tin cho họ và nói, tôi không muốn là bạn của bạn nữa, hoặc đơn giản là hạn chế các cuộc trò chuyện.
    Hoặc khi họ gửi cho bạn một cái gì đó hoặc nói với bạn về một vấn đề nào đó, bạn có thể nói, ôi, thật thú vị, đúng không?
    Thay vì tham gia vào những điều đó, bạn có thể giới hạn lượng thực phẩm không lành mạnh mà bạn để vào cuộc sống của mình không?
    Bạn có thể giới hạn số lượng quy tắc và quyền kiểm soát mà bạn áp dụng cho bản thân trong cuộc sống không? Và hàng triệu thứ nhỏ nhặt nữa.
    Rất nhiều trong số đó cảm thấy như là nghĩa vụ.
    Chúng thực sự có phải vậy không? Có. Có, bạn có muốn sống chỉ vì nghĩa vụ không?
    Bạn có hiểu ý tôi không? Tình bạn cảm thấy như là nghĩa vụ. Chúng ta đã cam kết làm một điều gì đó, tham gia vào một sự kiện, tham gia vào một hoạt động từ thiện, bất cứ điều gì.
    Và giờ đây chúng cảm thấy như là nghĩa vụ, vậy nên chúng ta cảm thấy mình phải hoàn thành nó, ngay cả khi nó gây căng thẳng hoặc khó chịu cho chúng ta.
    Thật đáng kinh ngạc khi nghe từ bạn, vì bạn là một trong những người kinh doanh sắc sảo nhất mà tôi biết.
    Tôi không nói về bản thân mình, mặc dù thực tế thì tôi đang nói về bản thân mình, vì một số điều tôi đang nghĩ đến thực sự cảm thấy như nghĩa vụ.
    Chắc chắn rồi. Bạn có ước gì tôi có thể… Và bạn làm điều đó như thế nào trong kinh doanh, Steve? Tôi biết bạn rất rõ.
    Bạn sẽ nói một câu từ chối thẳng thừng mà không cần giải thích. Bạn thậm chí sẽ không xin lỗi.
    Đó là những điều mà tôi đã cố gắng buộc mình vào, vì bạn biết đấy, Steve cũ đã đánh giá quá cao khả năng của Steve tương lai.
    Steve cũ và Steve tương lai.
    Steve cũ chèn ép Steve tương lai, vì Steve cũ rất tham vọng và anh ấy không hiểu rằng chỉ có 24 giờ mỗi ngày.
    Nhìn này, tôi không miễn dịch với điều này. Thực tế đây là vấn đề lớn nhất của tôi. Thử thách lớn nhất của tôi là, vào đầu năm nay, tôi đã ngồi xuống và nhận ra tôi có 18 công việc toàn thời gian.
    Nghe có quen không? Và tôi đã giảm xuống còn chín, đúng không?
    Và tôi đã đi tới mọi người tôi yêu và tôi đã ăn mừng và tôi đã nói, “Nhìn xem, tôi đã giảm xuống 50 phần trăm.” Và họ nhìn tôi và nói, “Chúng vẫn còn chín.”
    Chắc chắn bạn đã làm một số người khó chịu.
    Tôi chỉ đơn giản nói, “Thế thôi. Chúng tôi sẽ không làm dự án này.”
    Bạn sẽ làm tổn thương cảm xúc của một số người đó.
    Sự thật là, nhân tiện, tôi nghĩ chúng ta đang nói về cuộc sống của bạn và cuộc sống của tôi, điều này áp dụng cho tất cả những người đang lắng nghe, đúng không?
    Bạn có một người luôn gọi cho bạn và nói, “Này, đi uống cà phê nhé.”
    Và cà phê thì thật nhàm chán, đúng không?
    Và bạn nói, “Vâng, nhưng tôi đã biết họ 20 năm rồi và họ thực sự dễ thương.”
    Tôi thề với bạn, tôi đã có một người bạn rất thân, tuyệt vời, người mà đã rất vật lộn với cái tôi của mình.
    Vì thế hầu hết các cuộc trò chuyện xung quanh anh ấy đều xoay quanh việc anh ấy cố gắng chứng minh rằng anh ấy đủ tốt.
    Và tôi đã có một cuộc trò chuyện dễ thương với anh ấy. Tôi đã nói, vào cuối một trong những cuộc họp cà phê đó, tôi đã nói, “Tôi nghĩ chúng ta không nên gặp nhau nữa.”
    Anh ấy nói, “Bạn có ý gì là bạn đang đi du lịch?” Tôi đã nói, “Không, không. Mỗi lần tôi ngồi bên cạnh bạn, bạn khiến tôi khó chịu.”
    Và anh ấy hỏi, “Tại sao?” Và tôi nói, “Bởi vì bạn luôn cố gắng làm A, B và C. Bạn có thể thay đổi điều đó không, làm ơn?”
    Đúng không? Đơn giản.
    Nếu anh ấy có thể thay đổi, tôi đã ở lại. Anh ấy không thể thay đổi.
    Chúng tôi gặp lại và tôi nói, “Nhìn này, tôi rất yêu bạn và tôi nghĩ chúng ta nên là bạn, nhưng không đến mức chúng ta gặp nhau mỗi Chủ nhật.
    Điều đó không có lý do gì đối với tôi để tình nguyện một phần Chủ nhật của mình để chịu đựng.”
    Đúng không? Và thực sự có thể làm điều đó một cách yêu thương bằng cách nói, “Nhìn này, tôi nhận ra rằng bạn đang ở trong giai đoạn này.
    Đó không phải là trách nhiệm của tôi để kéo bạn ra khỏi nó, nhân tiện. Đó không phải là điều mà bạn bè làm.
    Trách nhiệm của tôi với tư cách là một người bạn là có mặt khi bạn hỏi tôi một điều cụ thể liên quan đến những gì bạn đang trải qua mà tôi có khả năng cung cấp.
    Nhưng chỉ ngồi đó trong bốn giờ để nghe một cái gì đó mà tôi không thể thay đổi thì không có ý nghĩa gì.
    Đúng không? Và một số người nghe của chúng ta sẽ mắc kẹt trong mối quan hệ đó. Đúng không?
    Điều đó thực sự là lạm dụng hoặc thực sự không hiệu quả. Và họ đang làm gì?
    Đó là một nghĩa vụ. Chúng ta đã bên nhau bốn năm. Anh ấy hoặc cô ấy không tệ đến mức thế.
    Có phải sự thật không? Bạn có thể đưa ra lựa chọn mà chỉ đơn giản nói, “Tôi sẽ đặt sự an lành của mình, sự an lành tinh thần của mình lên hàng đầu”?
    Chi phí ngắn hạn của việc đặt bản thân lên trước là gì? Bởi vì đó thường là điều ngăn cản chúng ta làm điều đó.
    Có một chi phí ngắn hạn rõ ràng không? Tôi hiểu lợi ích lâu dài có thể có, nhưng điều ngắn hạn là điều giữ chúng ta trong tù.
    Hannah, vợ tôi tuyệt vời, là một nhà trị liệu. Trị liệu không phải là một chủ đề. Tâm lý học không phải là một chủ đề mà tôi đã nghiên cứu nhiều.
    Cô ấy đang dạy tôi rất nhiều. Một trong những điều lớn nhất mở mắt cho tôi là cô ấy nói, “Chúng ta thích sự nhất quán. Chúng ta ghét sự thay đổi, ngay cả khi sự thay đổi là tốt cho chúng ta.”
    Nếu chúng ta theo một kịch bản nói, “Tôi là xấu xí” hoặc “Tôi không đủ tốt” hoặc bất cứ điều gì khác, việc thay đổi kịch bản đó, kịch bản đó là đau đớn.
    Nhưng việc thay đổi kịch bản đó còn đau đớn hơn vì cơ chế sống sót của bạn nói, “Tôi quen thuộc với cơn đau này. Tôi biết cách xử lý cơn đau này. Tôi không muốn sự không chắc chắn.”
    Cách mà chúng ta bắt đầu podcast này, và bạn đã hỏi tôi điều gì là điều căng thẳng nhất về thế giới hiện đại là sự không quen thuộc với tương lai.
    Chúng ta không thể biết nó trông như thế nào. Và vì vậy chúng ta kháng cự. Chúng ta kháng cự sự thay đổi.
    Chúng ta nói, “Nhìn này, tôi đang ở đây. Tôi biết cách làm điều đó rất tốt.
    Nó làm đau lưng tôi. Nó giữ tôi lại trên những chuyến bay dài. Nó làm điều này. Nó làm điều kia, nhưng tôi thực sự rất quen thuộc với nó.”
    Tôi luôn đùa rất vui về điều này. Khi tôi rời Google X, sứ mệnh một tỷ người hạnh phúc của tôi đã trở thành 10 triệu người hạnh phúc khi chúng tôi bắt đầu in bản đầu tiên của cuốn sách.
    Và 10 triệu người đã mất tám tuần. Bạn phải tự nói với mình, “Xin lỗi về tiếng Anh của tôi. Phá đảo Google.” Tôi phải tập trung vào điều này.
    Nhưng khi tôi rời Google và Google đã rất tốt với tôi, và tôi đã rất may mắn, và tôi đã kiếm được một số tiền hợp lý.
    Bây giờ thì tôi không còn giữ được phần lớn số đó nữa. Nhưng vào thời điểm đó, tôi bắt đầu tự hỏi, “Nhưng còn tương lai của tôi và con gái tôi thì sao?
    Còn giọng nói của tôi và những nhu cầu của cô ấy thì sao? Còn điều này thì sao? Còn điều kia thì sao? Tôi có đủ nguồn tài chính để làm cái này không?”
    Là một kỹ sư điển hình, tôi bắt đầu lập bảng tính. Liệt kê mọi khoản chi phí có thể, liệt kê mọi nguồn doanh thu có thể, và cứ thế.
    Và nó có vẻ ổn. Vì vậy, bộ não của tôi tình nguyện nói với tôi, “Ồ, nhưng khoan đã, Moe. Nếu có một cuộc chiến hạt nhân thì sao?
    Bởi vì người Iran không đồng ý với người Mỹ và bụi hạt nhân bay đến Dubai, nên danh mục bất động sản của bạn ở Dubai sẽ bị xóa sổ, và điều gì sẽ xảy ra sau đó?”
    Và đúng vậy, nếu bạn muốn tiếp tục giữ lại các cơ chế an toàn của mình, bạn sẽ tìm thấy mình ở một nơi mà luôn có điều gì đó có thể đi sai.
    Và câu trả lời là, nếu điều đó xảy ra, tôi nghĩ tôi sẽ quan tâm nhiều hơn đến những điều khác hơn là số tiền tôi kiếm được vào thời điểm đó.
    Và sự thật là, đối với từng người trong chúng ta, chúng ta đều sợ sự thay đổi, vì vậy chúng ta bám vào những điều quen thuộc. Và những điều quen thuộc có thể đang giết chết chúng ta.
    Thật thú vị khi chúng ta biết rằng điều đó có thể giết chết chúng ta, bất kể quy mô bạn ở đâu trong thế giới.
    Bạn đang học một cái gì đó mà bạn không thích, nhưng nó thì quen thuộc. Tôi đã đi theo con đường đó. Đã ba năm rồi.
    Và tôi không nói rằng hãy nhảy lên và nói, “Đó là tất cả,” rồi bắt đầu lại. Sự nhất quán là điều quan trọng.
    Nhưng hãy tự nói với bản thân, “Tôi có thêm một năm nữa để hoàn thành. Tôi sẽ hoàn thành năm nay với nỗ lực tối thiểu để đạt được kết quả, và tôi sẽ bắt đầu nhìn vào những phần khác trong cuộc sống của mình bằng cách tái đầu tư thời gian của mình.”
    Bạn bị kẹt trong một mối quan hệ, nhưng việc hẹn hò thật khủng khiếp. Tôi không muốn để người đó bên cạnh.
    Đúng vậy, nhưng bạn biết nếu điều đó không hiệu quả thì sớm muộn gì bạn cũng sẽ rời bỏ người đó, đúng không?
    Và tôi nghĩ câu chuyện của tôi và những câu chuyện của bạn là những ví dụ tuyệt vời về những gì xảy ra khi bạn rời bỏ người đó.
    Ý tôi là, không phải câu chuyện của bạn, mà là của tôi, như khi bạn sẵn sàng, để khi người đúng xuất hiện, bạn ở đó.
    Nghĩa vụ thực sự của bạn đối với bản thân là đặt mình vào những tình huống không chắc chắn mà bạn đã chọn, có tính toán rủi ro thay vì để thế giới đẩy bạn.
    Như Alice thường nói, thế giới sẽ luôn đẩy bạn để hoặc chữa lành hoặc thay đổi hướng đi.
    Thật thú vị, cách mà cả hai chúng tôi viết rất, rất thú vị vì Alice rất dịu dàng và nữ tính và tâm linh trong cách viết của cô ấy.
    Còn tôi là một kỹ sư thực thụ, mọi thứ đối với tôi như một phương trình và một điểm đầu dòng, và vân vân.
    Vì vậy, tôi luôn nói thế giới sẽ đẩy bạn thay đổi hướng đi hoặc học hỏi.
    Cô ấy nói thế giới sẽ đẩy bạn thay đổi hướng đi hoặc chữa lành.
    Chúng gần như giống nhau, nhưng việc học giống như một quá trình của những người thông minh, còn việc chữa lành là…
    Vậy tại sao không đưa bản thân vào nơi mà thế giới muốn bạn ở, để bạn có thể chữa lành hoặc thay đổi hướng đi?
    Tại sao không tự đưa ra quyết định đó?
    Rất nhiều chúng ta phải đối mặt với sự sợ mất mát, phải không?
    Daniel Kahneman, ông ấy đã qua đời, tôi nghĩ cách đây ba hoặc bốn ngày, và ông ấy là một người tiên phong thực sự.
    Ông là một nhà văn tuyệt vời, một nhà tư tưởng tuyệt vời.
    Ông ấy thật tuyệt vời, một cá nhân thật sự, thực sự tuyệt vời đã truyền cảm hứng cho rất nhiều người, bao gồm cả tôi theo nhiều cách.
    Nhưng tôi nhớ rằng tài liệu mà ông ấy đã sản xuất, tôi nghĩ vào những năm 1980, về sự sợ mất mát.
    Tôi biết, những bức tranh. Bạn có nhớ không?
    Ừ.
    Và trong công trình đó, nơi ông ấy phát hiện ra thuật ngữ này về sự sợ mất mát, ông nói về cách mà con người cần sự tăng trưởng phải gấp hai đến ba lần so với thứ mà họ mất đi.
    Mất mát có thể xảy ra, đúng không?
    Đúng vậy, vì vậy, nỗi đau mà chúng ta trải qua khi mất 10 đô la trên sàn hoặc 10 đồng tiền trên sàn không tương đương với niềm vui mà chúng ta trải nghiệm khi tìm thấy 10.
    Chúng ta phải tìm thấy 20 hoặc 30 để tương đương với nỗi đau khi mất 10.
    Và điều đó nói lên, tôi nghĩ, một phần nào đó lý do tại sao mọi người vẫn ở trong tình huống mà họ đang gặp phải, bởi vì để tôi theo đuổi một mối quan hệ tốt hơn, nó cần phải xuất hiện gấp hai đến ba lần tốt hơn so với cái mà tôi sắp đánh mất hoặc công việc của mình.
    Nó phải xuất hiện gấp hai đến ba lần tốt hơn so với cái mà tôi đang hy sinh.
    Và điều đó gần như giữ chúng ta cố định lại.
    Thực sự, tôi đã làm một chút nghiên cứu cách đây vài năm về lý do tại sao chúng ta có sự sợ mất mát, như là cơ sở tiến hóa.
    Và câu trả lời tốt nhất mà tôi có thể tìm thấy là chúng ta đến từ một nền tảng giao dịch với, giống như, các bên giao dịch khác và những thứ tương tự.
    Và thường có một rủi ro rằng người đó có thể không giao dịch lại.
    Vì vậy, chúng ta tính đến điều đó trong giao dịch.
    Chúng ta tính đến khả năng rằng đó sẽ không phải là một giao dịch công bằng.
    Cuộc sống không phải là một giao dịch công bằng.
    Chúng ta theo đuổi những điều và chúng ta không đạt được.
    Và tôi nghĩ đó là một phần của lý do giữ chúng ta ở những tình huống không phục vụ chúng ta và trong sự căng thẳng mà bạn mô tả.
    Thật ngạc nhiên, nếu bạn nhìn lại cuộc sống của mình và thực sự có cái nhìn khách quan về lịch sử cuộc đời bạn.
    Phần lớn thời gian khi bạn mất mát điều gì đó, bạn đã mở ra một không gian cho phép điều gì đó khác bước vào.
    Đây là sự thật của cuộc sống.
    Nếu bạn mất một công việc, đó là lúc duy nhất bạn được phép thực sự tìm một công việc khác.
    Thật tiếc rằng cái nhìn của quá khứ không có sự sáng suốt của cái nhìn về tương lai.
    Bởi vì bộ não của bạn là một cơ chế sinh tồn.
    Bộ não của bạn liên tục bỏ qua tất cả những gì bạn đã học và nói rằng có thể có một cuộc chiến hạt nhân.
    Đó là điều khá thú vị khi bạn thực sự suy nghĩ về nó, vì tôi luôn nói rằng nếu những nỗi sợ tồi tệ nhất của bạn đã trở thành hiện thực, bạn sẽ không ở đây ngay bây giờ. Và nhân tiện, nếu một số điều trong số đó xảy ra, một cách bất ngờ, bạn vẫn ở đây. Điều đó có phải không thú vị? Vậy thì có, nỗi sợ tồi tệ nhất của bạn đã xảy ra và bạn đã vượt qua. Bởi vì bạn chưa bao giờ tính đến thực tế là bạn thực sự kiên cường đến nhường nào. Và tôi nghĩ rằng mẹo ở đây không phải là việc chúng ta nên bảo thủ một chút và lo lắng về một số điều nhất định. Nhưng chúng ta nên lo lắng về bao nhiêu phần cuộc sống của mình? Nếu bạn thực sự xếp hạng những điều quan trọng trong cuộc sống của mình, có bao nhiêu trong số đó thực sự quan trọng đủ để bạn không thực hiện thay đổi? Bốn? Năm? Đúng không? Nhưng chúng ta lại giữ lại 200.000 thứ khác. Dưới bốn hoặc năm thứ đó, 200, hãy nói là 2.000. Thực tế, đối với mỗi người trong chúng ta, khi Hannah đến nhà tôi lần đầu tiên, cô ấy nhìn quanh và nói: “Ôi, Hannah là vợ tôi. Tôi đã yêu cô ấy rất nhiều.” Và một lần nữa, vì tôi có không gian trong cuộc sống của mình, hãy nhớ điều đó. Chúng ta sẽ nói về điều đó sau. Chúng ta có thực sự không? Chúng ta sẽ nói về Unstressable sao? Khi cô ấy đến nhà tôi lần đầu tiên, cô ấy nói: “Ôi, vì cô ấy theo dõi podcast của tôi và biết những công việc của tôi và vân vân.” Cô ấy nói: “Ôi, bạn không phải là một người tối giản. Bạn là một người muốn tối giản.” Và tôi đã nói: “Bạn có ý gì?” Bởi vì tôi là một người tối giản hợp lý, đúng không? Nhưng cô ấy có thái độ về mọi thứ mà cô ấy nói: “Nó chỉ đến với cuộc sống của tôi nếu tôi thực sự yêu thích nó. Thực sự yêu thích.” Tôi có 16 loại trà trong tủ của mình. Một số trong số đó chưa bao giờ được nếm thử, đúng không? Cô ấy có hai loại, nhưng cô ấy thực sự yêu thích chúng, đúng không? Và tôi nghĩ đó là mẹo. Mẹo là khi bạn xếp hạng cuộc sống, bạn giữ lại cái hộp Earl Grey mà bạn đã mua một năm trước và bạn nghĩ: “Ừ, một ngày nào đó tôi sẽ uống nó.” Bạn thực sự sẽ uống nó sao? Bạn giữ lại người bạn mà bạn gặp khi bốn tuổi, và bạn biết đấy, “Ừ, điều đó đã thay đổi, bạn đã thay đổi.” Nhưng chúng ta vẫn giữ lại những điều đó. Và mẹo là, liệu chúng ta có thể thực sự buông bỏ những điều đó không? Liệu chúng ta có thể để lại không gian cho những điều khác xuất hiện hoặc cho chúng ta thư giãn và tìm kiếm sự mở rộng trong cuộc sống của mình không? Vì vậy, tôi từng có thái độ cố gắng mỗi thứ Bảy để ném đi 10 thứ khỏi nhà mình. Được không? Tin hay không thì tùy, mãi mãi. Mãi mãi, bạn có thể ném đi 10 thứ hoặc cho đi 10 thứ khỏi nhà của mình. Bạn biết đấy, thứ Bảy vừa rồi, tôi có cái máy tạo ẩm đẹp, bạn biết đấy, chỉ để làm cho phòng ẩm hơn một chút. Được không? Và tôi đã tự hỏi: “Tôi có nên giữ nó không? Tôi có nên ném nó đi không? Tôi có nên giữ nó không? Tôi có nên ném nó đi không?” Rồi tôi đã cắm điện và nó không hoạt động. Tôi đã không sử dụng nó trong khoảng một năm rưỡi. Và bạn phải tưởng tượng rằng rất nhiều trong số những thứ đó đang làm phiền bạn, đang gây căng thẳng cho cuộc sống của bạn. Vì vậy, nếu chúng không được sử dụng, chúng đang làm bạn căng thẳng. Và bạn có thể chọn để lại chúng, chỉ để lại chúng lại. Bạn có tin điều đó không? Bạn có tin rằng nếu bạn không sử dụng nó, ngay cả khi nó chỉ nằm đó, nó cũng đang gây căng thẳng cho bạn không? 100%. Và bạn đang tước đi cơ hội để nó sống. Vì vậy, hãy suy nghĩ về điều này, tôi biết điều này có chút triết lý, nhưng một cái máy tạo ẩm được cho là phải tạo độ ẩm, đúng không? Nó không được để ở đó và đẹp đẽ. Nếu bạn không sử dụng nó, ai đó khác sẽ sử dụng nó, đúng không? Và tin hay không, tác động đơn giản của việc họ sử dụng nó, bạn đã tiết kiệm cho họ sự cần thiết phải thực sự mua một cái khác, đúng không? Và làm như vậy, bạn có thể đã đóng góp một chút cho hành tinh của chúng ta. Và, bạn biết đấy, sự tích tụ mà chúng ta có trong cuộc sống của mình, số lượng thứ mà chúng ta giữ lại, bạn biết đấy, tôi rất thích hương trầm Ả Rập. Và như mọi thứ, và bạn thấy đôi khi những điều ngớ ngẩn, như, bạn biết đấy, mỗi loại giá khoảng 10 đô la, tôi có khoảng 14 loại hương khác nhau, đúng không? Và sau đó tôi nhận ra, bạn biết không, mỗi khi tôi thắp hương, tôi chỉ thắp một loại, được không? Và khi tôi cần đặt hàng một cái khác, tôi sẽ nhận được nó trong vòng một ngày. Vì vậy, khi cái này sắp hết, và tôi đã thực sự thích thú với nó, tôi sẽ đặt hàng một cái khác. Giới hạn. Bạn được cho là phải liên tục giới hạn số lượng thứ trong cuộc sống của mình. Nhân tiện, bạn biết đấy, bạn có thể nghĩ rằng điều đó không lấy đi từ cuộc sống của bạn, nhưng nó đang chiếm chỗ, đang lấy đi sự chú ý, đang chiếm chỗ của một điều khác, nó yêu cầu bạn phải xử lý nó, lau chùi nó, bụi bặm. Chỉ là, tại sao? Đây có phải là điều bạn đề cập đến trong khu vực căng thẳng từ Unstressable như tiếng ồn không? Tiếng ồn, không, tiếng ồn là những gì xảy ra từ trong đầu bạn. Được rồi. Vậy đó là những áp lực nhỏ mà bạn không, mà không xảy ra trong thế giới thực, được không? Đó là những áp lực nhỏ mà, bạn biết đấy, khi tôi nhìn vào gương hoặc khi tôi lái xe và nghĩ về, ôi, bạn đã mắc lỗi với điều đó, đúng không? Nó được tạo ra, vì vậy, áp lực rất thẳng thắn. Nó là bên ngoài và bên trong, vĩ mô và vi mô. Vì vậy, nếu bạn nhìn vào áp lực đến từ bên trong bạn hoặc bên ngoài bạn, đúng không, bên trong và bên ngoài. Và nếu bạn nhìn vào nó từ một lý do nhỏ của áp lực hoặc một lý do lớn của áp lực, ví dụ tuyệt vời là chấn thương là vĩ mô bên ngoài. Vĩ mô, nghĩa là nó có tác động căng thẳng rất cao, bạn biết đấy, rất đáng kể, đến từ bên ngoài bạn. Chúng ta không tự gây ra chấn thương cho bản thân. Một thứ gì đó khác gây ra chấn thương cho chúng ta, đúng không? Chấn thương lớn T ở đây, hả? Và vâng, vì vậy, tiếng ồn là vi mô. Nó giống như tiếng nhắc nhở liên tục trong đầu bạn, như, bạn biết đấy, tóc bạn đang bắt đầu có màu trắng. Như là âm thanh nhắc nhở liên tục, như là bạn đang già đi, được không? Nó nhỏ, không giết bạn. Nhưng nếu bạn nói điều đó mỗi ngày, nó bắt đầu trở nên khá quan trọng. Thực sự, tôi nghĩ phần thú vị nhất về stress là hiểu rằng stress thực sự rất tốt cho bạn, đúng không? Cho đến khi nó giết bạn. Và tôi nghĩ rằng điều mà hầu hết mọi người không hiểu là chỉ có ba cách mà stress sẽ làm bạn gục ngã. Một là chấn thương bên ngoài bạn, nhưng chúng ta đã nói rằng bạn sẽ hồi phục rất nhanh chóng.
    Cái thứ hai là kiệt sức và thứ ba là sự mong đợi căng thẳng, được chứ? Và hai điều này hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của bạn. Vì vậy, chấn thương nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn, nhưng 93% sẽ hồi phục sau ba tháng, 96% sẽ hồi phục sau sáu tháng, và hầu hết chúng ta thực sự sẽ có sự phát triển hậu chấn thương. Vậy nên, sau chấn thương, bạn sẽ ổn thôi, được chứ? Phần lớn cách mà căng thẳng giết chết chúng ta là kiệt sức, điều này liên quan đến một số lượng rất lớn các tác nhân căng thẳng nhỏ. Vì vậy, phương trình về kiệt sức, như tôi đã viết trong cuốn sách, là số lượng các tác nhân căng thẳng nhân với cường độ của mỗi tác nhân, nhân với thời gian tác động của mỗi tác nhân, nhân với tần suất tác động. Ví dụ, hãy lấy việc đi làm. Nếu bạn đi làm là một tác nhân căng thẳng, nhân với cường độ, nếu đó là một chuyến đi hai tiếng và nó rất khó chịu và bạn bị bao quanh bởi mọi người, thì cường độ rất cao, được chứ? Và nếu bạn phải làm điều đó hai lần một ngày, điều đó rất khác với việc bạn phải làm bốn lần một ngày, được chứ? Và nếu bạn phải làm điều đó mỗi ngày, điều đó rất khác so với việc bạn phải làm một lần một tuần. Vì vậy, bạn cộng tất cả những điều đó lại, tổng các điều đó, khi nó đạt đến điểm đứt gãy mà bạn có thể chịu đựng như một con người, bạn sẽ gãy, đúng không? Và thường thì, bạn sẽ gãy vì một điều rất nhỏ. Như là, bạn bè thân nhất của bạn nói: “Này, béo,” và bạn nói “Gì cơ? Tôi không thể chịu đựng điều này nữa,” và bạn không thể rời khỏi giường nữa. Trước đó, bạn có thể đã cười và nói: “Ừ, gầy,” dù sao đi nữa. Bạn sẽ chỉ cười về chuyện đó. Và tôi nghĩ mẹo là để tự cứu mình khỏi kiệt sức. Không phải là một tác nhân căng thẳng đã mất, đúng không? Mà là tất cả 400 tác nhân căng thẳng khác đã tích tụ lại, để khi tác nhân cuối cùng được áp dụng, bạn gãy, đúng không? Và thật sự thú vị vì chúng ta thường không gãy vì căng thẳng. Không phải sự kiện đó làm chúng ta gãy, được chứ? Vì vậy, một trong những chủ đề thú vị trong cuốn sách “Unstressable” là, tất nhiên, Alice, theo cách tiếp cận rất tinh thần và nhẹ nhàng, bạn biết đấy, đã viết phần của cô ấy trong cuốn sách. Và tôi đã nói: “Alice, tôi vẫn không hiểu.” Cô ấy hỏi: “Cái gì bạn không hiểu?” Trong cách tiếp cận của tôi, tôi nói, trong vật lý, đúng không, căng thẳng được định nghĩa rất rõ. Căng thẳng rất rõ ràng trong vật lý, đúng không? Một đối tượng bị căng thẳng khi bạn tác động lên một đối tượng, bạn áp dụng một lực lên một diện tích vuông của mặt cắt ngang của đối tượng đó, đúng không? Căng thẳng của đối tượng không chỉ là kết quả của lực. Nó không phải là tác nhân căng thẳng bên ngoài, thách thức hay mối đe dọa bên ngoài mà chúng ta đối diện mà làm chúng ta bị căng thẳng. Nó là diện tích vuông của bạn cũng đóng vai trò trong phương trình đó. Vì vậy, một cách cơ bản, căng thẳng của chúng ta với tư cách là con người, nếu bạn áp dụng cùng một khái niệm vật lý, chính là cường độ của các thách thức mà bạn phải đối mặt chia cho kỹ năng và tài nguyên và khả năng mà bạn có để đối phó với căng thẳng đó, đúng không? Vì vậy, phương trình căng thẳng là thách thức chia cho tài nguyên, được chứ? Và đó là lý do tại sao người như bạn có thể chịu đựng những điều khiến người khác hoảng sợ. Đó là lý do tại sao người như tôi sẽ, bạn biết đấy, cười về những điều khiến tôi hoảng sợ trong độ tuổi 20 của mình, đúng không? Không phải vì sự kiện khác nhau, mà là vì bạn đã tăng cường tài nguyên của mình. Vậy làm thế nào để ai đó tăng cường tài nguyên của họ? Bởi vì tôi nghĩ mọi người đang nghe điều này bây giờ, họ hoặc là người như vậy hoặc là họ biết ai đó như vậy. Vâng. Khi mọi thứ trở nên một chút khó khăn, họ hoảng loạn. Và khi tôi nói “hoảng loạn,” nếu bạn không biết tôi đang nói gì, tôi có nghĩa là họ hoảng sợ hoặc họ lo lắng hoặc họ có một chút… Hoảng loạn và lo lắng là một chủ đề khác, chúng ta chắc chắn nên đề cập đến điều đó, đúng không? Vì vậy, hoảng loạn và lo lắng là sự gãy đổ dưới sự dự đoán về các mối đe dọa, được chứ? Nhưng khi nói đến việc xử lý căng thẳng, đúng không? Tôi không biết làm thế nào để nói điều đó, nhưng ai đó tại nơi làm việc khi tôi còn ở trong thế giới doanh nghiệp đã bước vào và nói: “Ồ, giám đốc điều hành đã thay đổi. Bạn biết đấy, chúng tôi đã làm việc về thỏa thuận này suốt chín tháng và giám đốc điều hành đã thay đổi, mọi thứ đã sụp đổ.” Và tôi nói: “Không, không phải vậy đâu. Tôi đã thực hiện 200 thỏa thuận trong đời mà giám đốc điều hành đã thay đổi và bạn phải xây dựng lại mạng lưới của mình và phải làm việc này và việc kia, và vân vân.” Tôi nghĩ ví dụ quý giá nhất mà tôi nhớ trong đời là cuộc khủng hoảng năm 2008. Vì vậy, khi tôi gia nhập Google, sếp của tôi, người mà tôi thực sự rất quý mến vào thời điểm đó, ông ấy rất thẳng thắn và rất sắc sảo. Và vì vậy khi gia nhập cuộc họp ban quản lý ngày đầu tiên, ông ấy nói: “Ê, mọi người, đây là Mo. Anh ấy đang nâng độ tuổi trung bình của công ty lên.” Và tôi như: “Một câu nữa, làm ơn. Xin hãy nói điều gì khác.” Ông ấy không nói. Chỉ có vậy thôi. Phần giới thiệu là ông ấy đang nâng độ tuổi trung bình của công ty lên. Nhưng khi cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008 xảy ra, Google hoàn toàn hoảng loạn. Và nhóm lớn tuổi nói: “Đây không phải là lần đầu tiên. Chúng ta đã thấy cuộc khủng hoảng kinh tế trước đây. Nó là chu kỳ. Điều này sẽ xảy ra. Có lẽ chúng ta nên hành xử như thế này.” Đó là cùng một sự kiện, nhưng bạn có nhiều tài nguyên hơn vì bạn đã thấy nó lặp đi lặp lại. Vì vậy, đó là trách nhiệm của bạn như một cá nhân để tự nhắc nhở mình rằng bạn cần học các kỹ thuật, rằng bạn cần phải hiểu để có thể quản lý căng thẳng. Và cách chúng tôi đã viết chúng trong “Unstressable” là chúng tôi nói bạn bị căng thẳng trong các hình thức. Bạn bị căng thẳng về tinh thần, bạn bị căng thẳng về cảm xúc, thể chất hoặc tinh thần. Và mỗi điều đó là một cái gì đó khác biệt, tôi không biết phải nói thế nào, một khóa học ngôn ngữ khác nhau. Vì vậy, căng thẳng về tinh thần nói chuyện với bạn và phản ứng với bạn bằng một ngôn ngữ khác với căng thẳng về cảm xúc của bạn. Nó khác với căng thẳng thể chất của bạn. Điều đó khác với căng thẳng tinh thần của bạn. Nhưng nếu bạn học được ngôn ngữ đó, thì bạn có thể dễ dàng xử lý căng thẳng đó khi nó xảy ra. Và đó là những kỹ thuật đơn giản. Chúng ta có lẽ nên đề cập đến nhiều kỹ thuật nhất có thể. Nhưng hãy lấy ví dụ đơn giản nhất. Căng thẳng tâm lý là loại căng thẳng sẽ đánh thức bạn lúc 4 giờ sáng vì một suy nghĩ đang chạy trong đầu bạn. Bạn không thể ngăn nó lại.
    Các kỹ thuật đơn giản là viết lại suy nghĩ của bạn, hứa với bản thân rằng bạn sẽ suy nghĩ về nó vào buổi sáng. Trước khi bạn đi ngủ, phần lớn thời gian, nếu bạn chỉ để suy nghĩ tồn tại trên giấy, nó sẽ không tồn tại trong đầu bạn. Và giữ lời hứa. Vì vậy, khi bạn thức dậy vào buổi sáng hôm sau, hãy thực sự suy nghĩ về suy nghĩ mà bạn đã hứa với bộ não của bạn. Rằng bạn sẽ làm như vậy. Kỹ thuật đơn giản. Và có hàng trăm kỹ thuật như vậy.
    Chúng ta có trong lĩnh vực căng thẳng tinh thần, ví dụ, có một cái mà chúng tôi gọi là GYMMMMMM. Gồm tám phương pháp khác nhau. Và mẹo ở đây là, học kỹ thuật đó. Áp dụng kỹ thuật đó và bạn sẽ có thể đối phó với căng thẳng tốt hơn một chút.
    Và tạo ra một mạng lưới hỗ trợ. Khả năng đặt câu hỏi cho những suy nghĩ của bạn. Tôi có một kỹ thuật mà tôi gọi là Gặp Becky. Ý tưởng là cho phép bộ não bạn thể hiện những điều và chia sẻ chúng thay vì chặn lại và các thứ tương tự. Kỹ năng đó trong căng thẳng tinh thần rất, rất khác với căng thẳng cảm xúc. Bởi vì bộ não của bạn nói chuyện với bạn suốt thời gian. Nó hiếm khi, nếu không muốn nói là không bao giờ, nói với bạn sự thật, đó là ngôn ngữ mà bộ não bạn sử dụng. Nó chỉ nói cho bạn những gì nó nghĩ là sự thật. Cảm xúc của bạn nói với bạn suốt thời gian và đó luôn luôn là sự thật. Nếu bạn sợ hãi, sẽ không có chuyện dối trá về điều đó. Nhưng vấn đề là cảm xúc rất tế nhị. Chúng rất hòa quyện. Chúng là những nét cọ của nhiều cảm xúc chồng lên nhau. Và chúng ta được dạy không nên công nhận chúng chút nào.
    Vì vậy, chúng ta thậm chí không phản ứng với ngôn ngữ. Cơ thể bạn phát tín hiệu bằng những cơn đau và nỗi nhức. Tại sao lại có nụ cười đó trước khi bạn đi Australia? Nhưng chúng ta hoàn toàn phớt lờ nó. Chúng ta nghĩ rằng điều này là bình thường. Chuyện có cơn đau và nỗi nhức là bình thường. Tôi sẽ đi du lịch 16 giờ. Bạn chắc chắn sẽ có cơn đau và nỗi nhức. Không, bạn không nhất thiết phải có. Bạn có cơn đau và nỗi nhức vì bạn đang gây áp lực cho cơ thể mình.
    Nhưng nếu cơ thể bạn là ưu tiên của bạn, bạn sẽ không gặp phải cơn đau và nỗi nhức đó. Linh hồn bạn sẽ khóc qua trực giác của nó. Ý tôi là, linh hồn ở đây không phải là một khía cạnh tôn giáo. Mà là phần phi vật lý của bạn, gọi nó là ý thức của bạn, phần mà không liên quan đến hình dạng vật lý của bạn. Nó gửi cho bạn những tín hiệu suốt thời gian liên quan đến mục đích của bạn và những gì bạn nên làm qua trực giác của bạn. Có bao nhiêu chúng ta lắng nghe trực giác của mình khi chúng ta chạy qua cuộc sống?
    Và vì đây là những kỹ năng, đây là toàn bộ nội dung của cuốn sách, các kỹ năng để xây dựng nguồn lực của bạn trong việc nhận dạng, bằng cách lắng nghe ngôn ngữ mà phương thức truyền tải cho bạn, nhận ra rằng bạn đang bị căng thẳng. Và sau đó làm thế nào để bạn thực sự phản hồi lại và đối mặt với nó bằng các nguồn lực mà bạn cần để không còn bị căng thẳng nữa? Làm thế nào chúng ta biết? Làm thế nào chúng ta nhận diện căng thẳng của chính mình? Bởi vì điều đó thật khó khăn, phải không, khi chúng ta đã kể cho bản thân một câu chuyện khác về cảm giác, hoặc cảm giác đó. Chúng ta tự kể cho mình những câu chuyện khác về điều đó. Chúng ta nói, bạn biết đấy, cơn đau này hay nỗi nhức này là tốt vì nó có nghĩa là phát triển, hoặc tình trạng kiệt sức này hay lo âu này là tốt vì nó có nghĩa là, bạn biết đấy, năng suất.
    Nhưng làm thế nào chúng ta thực sự biết rằng chúng ta đã đẩy bản thân quá xa? Tôi nghĩ điều dễ dàng nhất để nhận ra, cho dù bạn có tin hay không, là căng thẳng thể chất. Căng thẳng thể chất là không thể chối cãi. Đó là khi bạn bị đau họng, bạn biết rằng có điều gì đó không ổn, và bạn tự bảo mình rằng có điều gì đó không ổn. Khi bạn bị đau lưng, bạn biết rằng có điều gì đó không ổn, nhưng bạn không tự bảo mình rằng có điều gì đó không ổn.
    Các triệu chứng của căng thẳng thể chất rất đơn giản, bạn biết đấy, vấn đề tiêu hóa, đau đầu, bạn không thể ngủ ngon, bạn không thể nghỉ ngơi khi ngủ, và các thứ khác, vì vậy điều đó rất đơn giản. Cơ thể bạn, về lý thuyết, là một cỗ máy nên hoạt động một cách liền lạc. Trừ khi có bệnh tật hoặc một vấn đề gì đó, nó nên hoạt động một cách liền lạc. Nó nên giống như một chiếc xe sang trọng, bạn khởi động và nó vận hành. Nếu nó bắt đầu rung lắc và không hoạt động tốt, bạn phải dừng lại và nói: “Có chuyện gì đang xảy ra vậy?” Và mỗi loại căng thẳng sẽ cho bạn một chữ ký thể chất hơi khác nhau, đúng không? Cảm giác lo âu thì bạn cảm thấy ở dạ dày, đúng không? Sợ hãi thì lan tỏa khắp cơ thể bạn, bạn chỉ muốn chạy, bạn cảm nhận được điều đó, như bạn có thể cảm nhận được.
    Mẹo ở đây là làm thế nào để bạn nhận biết bản thân? Làm thế nào để bạn cho phép bản thân ngồi với cơ thể mình và nói: “Alice viết về những thực hành rất bình thường của việc quét cơ thể.” Và rất ít chúng ta thực sự làm điều đó, bạn biết đấy, trong một chuyến bay dài, bạn nên ngồi với cơ thể mình và nghĩ: “Được rồi, nhắm mắt lại, hít một hơi sâu, và quét cơ thể từ đỉnh đầu xuống ngón chân và xem chỗ nào đau.” Đúng không? Và tự hỏi bản thân rằng bạn sẽ hiệu quả hơn bao nhiêu trong sứ mệnh của mình nếu bạn không cảm thấy đau?
    Tôi nghĩ đây là phần mà nhiều người mê công việc, bạn biết đấy, bạn đã mô tả nó như một cơn nghiện trước đó. Giờ, nếu bạn ngồi xuống với ai đó có một dạng nghiện khác và nói với họ điều này, như một cách hợp lý… Họ sẽ từ chối nó. Vâng, họ sẽ nói: “Vâng, tôi biết, tiêm cái này vào người tôi là xấu.” Nhưng nghiện là những trạng thái cảm xúc phức tạp, phải không? Chúng giống như những trạng thái cảm xúc tâm lý sâu sắc và rõ ràng là có yếu tố hóa học trong đó, nhưng thường thì chúng ta phát hiện rằng có một chấn thương hoặc có một vấn đề tiềm ẩn về lòng tự trọng hoặc bất cứ điều gì khác có thể gây ra nó. Vì vậy, mặc dù có nhiều người đang nghe điều này bây giờ, bao gồm cả tôi, rằng “Được rồi, tôi biết những gì bạn nói là đúng, nhưng một phần của tôi nghĩ rằng tôi đã bị lôi kéo một chút và không được thúc đẩy mạnh mẽ, vì vậy tôi chưa bao giờ có nhiều quyền kiểm soát.” Còn bạn? Nhưng đó là điều mà tôi tưởng tượng nhiều người giống như, “Nơi mà một chai là đối với điều đó?” Giống như, “Vâng, tôi biết điều này.” Giống như có một ai đó đã nói với tôi trước đó rằng, bạn biết đấy, “Tôi hiện đang là một người nghe.” Mọi người đã nói với tôi rằng tôi cần phải dừng lại. Và tôi đang nghĩ đến một số người bạn thân nhất của tôi. Một số người bạn thân nhất của tôi thực sự như thế, họ đang tự giết mình vì công việc của họ. Và như, một cách khách quan, nếu bạn hỏi họ, họ sẽ nói: “Tôi đang tự giết mình vì công việc này.”
    “Ban thích ban nhạc nào nhất?
    Tôi nghĩ là Kanye. Và tôi phải tách biệt nghệ thuật với con người vì bất kỳ lý do gì.
    Nhưng đó là nghệ thuật, là sự phá vỡ ranh giới, tạo ra những điều độc đáo không có lời xin lỗi.
    Điều này đã làm cho tập này trở nên rất hữu ích.
    Nhưng lý thuyết mà nói, nếu Kanye biểu diễn ở London tối nay, bạn có đi không?
    Có.
    Ừ, bạn sẽ tìm được thời gian.
    Ừ.
    Ừ, đó là một lời dối trá.
    Chúng ta nói với bản thân rằng chúng ta quá bận rộn.
    Đó là một lời dối trá.
    Chúng ta không bận.
    Được chứ?
    Bất kỳ ai quá bận rộn đều không xem Game of Thrones.
    Bởi vì nếu bạn cho phép mình xem Game of Thrones, đó là khoảng 600 tiếng trong cuộc đời bạn.
    Được chứ?
    Bạn không quá bận.
    Đúng không?
    Bất kỳ ai quá bận.
    Điều này là thú vị.
    Phần thú vị là nếu bạn quá bận.
    Được chứ?
    Khi bạn về nhà, bạn không thể làm gì cả.
    Đúng không?
    Và bạn lãng phí ba tiếng để xem liên tục một cái gì đó hoặc hoàn toàn không còn sức lực.
    Đúng không?
    Sự thật là ba tiếng đó là ba tiếng lãng phí.
    Bạn thực sự có thể lãng phí chúng trong suốt cả ngày.
    Chúng lãng phí anyway.
    Và sử dụng chúng khác đi khi bạn về nhà.
    Sự thật là chúng ta không quá bận.
    Và vấn đề là như vậy.
    Và tôi hiếm khi sử dụng đe dọa như một động lực.
    Nhưng vấn đề là bạn sẽ phải dành thời gian.
    Bạn sẽ phải dành thời gian bằng cách làm việc với căng thẳng của bạn từ trước hoặc nằm trên giường khi bạn kiệt sức.
    Đó là sự thật.
    Sự thật là cơ thể ghi nhớ mọi thứ.
    Đúng không?
    Cuối cùng, cơ thể bạn sẽ nói, “Tôi không thể làm điều này nữa.”
    Đúng không?
    Công tâm của bạn sẽ nói, “Tôi không thể xử lý điều này.”
    Và ngay cả khi tôi lý thuyết đã học điều này suốt đời.
    Tôi đã quản lý những công việc rất phức tạp, rất căng thẳng.
    Tôi điều hành rất nhiều thứ đồng thời.
    Và tôi sẽ nói với bạn một cách thẳng thắn, tôi kiệt sức vào cuối mỗi buổi ra mắt sách.
    Tôi hy vọng năm nay tôi không như vậy.
    Được chứ?
    Nhưng đó là sự thật.
    Sự thật là cuối cùng, sau khi làm việc rất cật lực trong ba tuần,
    Tôi sẽ dành một tuần rưỡi không thể làm gì cả.
    Trung bình, điều đó có nghĩa là tôi làm việc trong tuần rưỡi đó.
    Vậy tại sao bạn lại liên tục làm điều này với chính mình?
    Bởi vì những gì bạn và tôi phải đối mặt, chúng ta gán cho bản thân những điều trước đó.
    Đúng không?
    Năm nay, tôi nói rằng tôi có thể không đạt được điều đó.
    Tại sao?
    Bởi vì khi tôi xuất bản, chúng tôi đang quay phim điều này trước khi Unstressable ra mắt.
    Đúng không?
    Và cùng một lúc, khi ngày xuất bản đến,
    Tôi không làm gì trong hai tuần hoặc hai tuần rưỡi đó.
    Không gì ngoài Unstressable.
    Rất khác so với con người điển hình của tôi.
    Đúng không?
    Con người điển hình của tôi nghĩ về bản thân như Superman.
    Bây giờ tôi là ông già siêu nhân.
    Đúng không?
    Và điều này khá thú vị vì vào cuối ngày,
    Nếu tôi có thể, nếu tôi cắm nhiều thứ vào cuộc sống của mình,
    Cuối cùng, hãy tin hay không, bạn sẽ cân bằng tất cả lại.
    Còn những người thực sự không có sự lựa chọn thì sao?
    Có ai không có sự lựa chọn không?
    Tôi đang nghĩ về những người làm việc trên dây chuyền sản xuất và họ đang cung cấp,
    Họ làm hai công việc, cung cấp cho một gia đình đang gặp khó khăn.
    Còn những người đó thì sao?
    Trước hết, tôi nghĩ đây là những người đáng kính,
    Những người được khen ngợi mà chúng ta có thể nói đến.
    Nhưng trước khi nói về họ, tôi sẽ yêu cầu bạn nghĩ về việc bạn may mắn như thế nào.
    Được chứ?
    Và mọi người không ở trong tình huống đó, bất kỳ ai không ở trong vùng chiến sự,
    Bất kỳ ai không được sinh ra trong hoàn cảnh rất, rất khó khăn, đúng không?
    Nếu bạn không phải là một trong những người đó, thì hãy tự hỏi bản thân,
    Tại sao bạn lại thúc ép bản thân mình quá mức như vậy?
    Đúng không?
    Bây giờ, nếu bạn là một trong những người đó, hãy nhớ, đó là giới hạn, học hỏi và lắng nghe.
    Được chứ?
    Nếu hoàn cảnh bên ngoài của bạn không, bạn không thể thay đổi chúng.
    Bạn có thể, bạn có thể, bạn có thể thay đổi khả năng của mình để đối phó với căng thẳng.
    Không, tôi phải hỏi bạn một câu hỏi.
    Bạn biết tôi.
    Bạn đã quen biết tôi, chúng ta đã biết nhau nhiều năm rồi.
    Ừ.
    Bạn biết, bạn đã quan sát cuộc sống của tôi.
    Bạn hiểu tất cả các mảnh ghép trong cuộc sống của tôi.
    Bạn hiểu những gì tôi đang làm ở đây.
    Bạn cũng đã thấy những điều phía sau, bạn biết tôi cuồng nhiệt về những thứ mà tôi tham gia như thế nào.
    Điều gì là lời dối trá mà tôi đang nói với bản thân?
    Trong số tất cả những người có thể, bạn có biết ý tôi đang nói gì không?
    Tôi thực sự đã trăn trở về điều này một thời gian vì tôi có những lúc mà tôi nghĩ,
    Steve, bạn không phải làm việc nữa.
    Bạn không cần phải, bạn sẽ không, không có gì tôi sẽ đạt được trong cuộc đời này sẽ làm tôi trở thành bất cứ điều gì hơn thực sự cho chính mình.
    Nó sẽ không, nó sẽ không khiến tôi hạnh phúc hơn.
    Điều đó là chắc chắn.
    Nó sẽ không có nghĩa là tôi có thể sống tốt hơn theo bất kỳ cách nào.
    Vậy tại sao tôi lại, tại sao tôi lại làm điều này?
    Điều gì là lời dối trá mà tôi đang nói với bản thân?
    Bạn không có trần.
    Cấu trúc của bạn không có trần.
    Vậy tôi đã nói với bạn trước khi chúng ta bắt đầu cuộc trò chuyện này.
    Vì vậy, bạn và tôi kiếm được một khoản doanh thu hợp lý từ các sự kiện nói chuyện, ví dụ.
    Vì vậy, chính sách của tôi rất rõ ràng khi tôi bắt đầu sứ mệnh của mình, một tỷ người hạnh phúc.
    Tôi đã nói công khai, tôi sẽ đến bất kỳ nơi nào có hơn 50 người và tôi sẽ nói miễn phí.
    Đúng không?
    Và sau đó tôi gặp người quản lý kinh doanh tuyệt vời của mình, Mounir.
    Và khi bạn nói, điều đó là không đúng.
    Tôi đã nói, bạn có ý gì?
    Và anh ấy đã nói, nếu đó là một tổ chức kiếm lợi nhuận, được rồi, điều đó sẽ thuê bạn hoặc nếu đó là một sự kiện có phí.
    Vì vậy, họ sẽ sử dụng bạn và sau đó bán vé, bạn nên thu phí họ.
    Được rồi.
    Đó là vòng đời hoàn chỉnh.
    Nếu không, hãy đi và nói miễn phí.
    Đúng không?
    Và sự thay đổi nhỏ đó đã tạo ra doanh thu.
    Đúng không?
    Câu hỏi là bao nhiêu doanh thu là đủ vì tôi đã sẵn sàng làm điều đó miễn phí.
    Bạn nhớ không?
    Vì vậy, trong cuộc trò chuyện của tôi với Mounir, rất chuyên nghiệp.
    Cũng là một người anh đối với tôi.
    Tôi đã nói, Mounir, anh ấy đã nói, đây là mục tiêu cho năm nay.”
    Tôi đã nói, nếu tôi đưa cho bạn giới hạn là 20 ngày đi du lịch trong năm hoặc 20 chuyến đi, thì bạn có thể đạt được mục tiêu đó không? Anh ấy nói, trong trường hợp đó, chúng ta sẽ phải thay đổi động lực và có thể là, liệu chúng ta có thể làm cho nó thành 25 không? Không, tôi nói là 28 chuyến đi mỗi năm. Được rồi. Mọi thứ khác tôi có thể làm trực tuyến, mọi thứ khác tôi có thể làm. Đúng. Câu hỏi là, đâu là giới hạn? Ranh giới. Đâu là ranh giới? Đúng. Và các ranh giới không được thế giới đặt ra cho bạn. Thế giới sẽ tiếp tục thúc đẩy bạn. Đúng. Bạn và tôi nói về cuộc sống của chúng ta, những cuộc sống không điển hình, nhưng đâu là ranh giới? Nếu bất kỳ thính giả nào của chúng ta, ranh giới của bạn với bạn bè là gì? Được rồi. Ranh giới của bạn với những bất đồng với đối tác của bạn ở đâu? Ranh giới của bạn với những thách thức mà bạn sẵn sàng chấp nhận trong công việc là gì? Đúng. Ranh giới của bạn ở đâu? Để tôi đóng vai trò của kẻ thách thức nhé. Vậy bạn đã đặt ra một giới hạn. Bạn đã nói, tôi sẽ làm, cái gì nhỉ, 20? Ừ. 20 chuyến đi mỗi năm. Bạn sẽ làm 20 chuyến đi mỗi năm. Được rồi. Vậy kẻ thách thức sẽ nói, nếu bạn làm 40 hoặc nếu bạn làm 30, bạn sẽ kiếm được một số tiền lớn hơn. Và số tiền đó có thể được dùng cho sứ mệnh làm cho một triệu người không bị căng thẳng. Nếu bạn chỉ làm thêm một chút, bạn sẽ đến gần hơn với việc đạt được sứ mệnh của mình. Sự thật là, nếu tôi chỉ làm 20 và tôi tạo ra một chương trình trực tuyến, tôi sẽ tạo ra nhiều doanh thu hơn từ điều đó. Và tôi có thể sử dụng doanh thu đó để làm cho mọi người không bị căng thẳng, nhưng nó sẽ đến với nhiều người hơn cùng một lúc. Bạn có nghĩ rằng một phần trong điều này, tôi chỉ đang nghĩ trong khi bạn tìm cách kết thúc, tôi đang nghĩ, tôi nghĩ một phần trong đó với tôi là tôi rất giỏi trong việc đo lường và rất dễ dàng. Nếu chúng ta sử dụng trường hợp của các cuộc hẹn diễn thuyết, thật dễ dàng để đo lường lợi ích. Và rất khó để đo lường sự mất mát hoặc chi phí. Ừ. Bạn luôn bị thúc đẩy bởi chi phí cơ hội. Ừ. Nếu bạn bán sức khỏe và sự an lành của mình để lấy doanh thu, đó luôn là một chi phí cơ hội. Luôn luôn là chi phí cơ hội. Luôn luôn, nhưng họ đang trả cho tôi X. Làm thế nào tôi có thể để điều đó lại trên bàn? Được rồi. Bạn để điều đó lại trên bàn vì bạn không cần X, đúng không? Và điều thứ hai là, vì chi phí thực sự của X không phải là ba giờ hay một giờ mà bạn nói. Chi phí thực sự của X là sức khỏe và hạnh phúc của bạn. Những gì bạn đang bán là thời gian của bạn, là niềm vui của bạn, là sức khỏe của bạn. Đó là những gì bạn đang bán. Bạn không bán tài sản trí tuệ của mình. Và các mối quan hệ của bạn. Và các mối quan hệ của bạn. Được rồi. Tôi đã nói với bạn, tôi đã yêu. Và đột nhiên mọi thứ trở nên rất khác biệt bởi vì thành thật mà nói. Ừ. Tôi sẽ mất một cơ hội diễn thuyết để dành thêm một ngày với vợ tôi. Chúng tôi có những cuộc trò chuyện tuyệt vời nhất, đúng không? Cô ấy mở mang trí tuệ của tôi theo nhiều cách khác nhau. Và tôi có thể hứa với bạn, bạn biết không, những gì tôi đã viết là một cuốn sách về tình yêu. Khi tôi ngồi với Hannah và cô ấy dạy tôi về tâm lý học và ảnh hưởng của tâm lý học đến việc hẹn hò. Điều đó không nằm trong cách tiếp cận của tôi chút nào. Được rồi. Vậy nên hãy tin vào hay không, ngày đó cuối cùng sẽ tạo ra một cuốn sách hoặc một khóa đào tạo hay bất cứ điều gì. Điều đó sẽ thay đổi cuộc sống của nhiều người hơn bất kỳ việc gì tôi có thể làm với tiền. Nhớ rằng, mặt khác của vấn đề này là tài nguyên lớn nhất của chúng tôi. Bạn biết đấy, khi chúng tôi ở Google, tôi đã có cuộc trò chuyện này vào một thời điểm với mọi người. Và tôi đã nói, tại sao Google.org lại đóng góp tiền? Tại sao chúng ta không đóng góp mã? Chúng ta giỏi tạo ra mã hơn bất kỳ tổ chức nào khác có thể đóng góp tiền. Chúng ta có thể viết phần mềm phục hồi thảm họa? Chúng ta có thể viết điều đó không? Chúng ta có thể lập trình điều này không? Đó trở thành sự đóng góp của chúng ta, đúng không? Đóng góp của bạn là gì? Tôi sẽ nói tôi yêu bạn. Bạn rất quý giá đối với tôi. Tôi sẽ nói bạn không quan sát mùa. Sự đóng góp đầu tiên của bạn trong những năm 20 của bạn là bạn với năng lượng của bạn, với động lực của bạn. Ý tôi là, hãy nhìn vào những cuốn sách của bạn. Ngày càng nhiều sự trưởng thành, nhiều sản phẩm hơn, rất được suy nghĩ kỹ lưỡng. Nhìn vào điều bạn đang làm ở đây. Nếu bạn không phiền tôi nói, Steve, đây là sự đóng góp lớn nhất của bạn, đúng không? Điều này có thể xảy ra trong một tuần, một quý. Không, bạn làm hai cái mỗi tuần? Ừ. Điên rồ, hoàn toàn điên rồ. Hoàn toàn điên rồ. Tôi yêu bạn, nhưng làm hai cái mỗi tuần, bạn đang gây áp lực cho bản thân và gây áp lực cho những người nghe. Lý do duy nhất mà bạn làm hai cái mỗi tuần là vì nó mang lại cho bạn nhiều lượt xem hơn. Đâu là sự khẩn trương? Và đó là cuộc sống của bạn đang được trao đổi cho thính giả. Vậy bạn đang nói gì? Tôi xin lỗi. Tôi biết bạn rất rõ. Bạn biết cách bạn yêu bạn gái của mình. Bạn đã dành bao nhiêu thời gian với cô ấy trong quý trước? Không đủ. Và bao nhiêu trong đó là hoàn toàn, chăm chú thư giãn? Ôi Chúa ơi. Còn ít hơn nữa. Ừ. Đáng kể. Tôi đã bay đến đây với con gái tôi. Vậy con gái tôi đã ở Dubai. Cô ấy đã đến London cùng tôi. Chín giờ tuyệt vời nhất từng có. Từng có. Được rồi. Tôi đã làm gì với thời gian đó trong chuyến bay? Viết, suy nghĩ, trả lời email. Thật lãng phí cuộc sống. Thật lãng phí cuộc sống. Bạn thấy đấy, mẹo là, chúng tôi đã nói rằng phương trình căng thẳng là những thách thức bên ngoài chia cho các nguồn lực bạn có để giải quyết chúng. Có bao nhiêu thách thức bên ngoài mà chúng ta tạo ra? Có bao nhiêu trong số đó là do chúng ta mời vào cuộc sống của mình? Có bao nhiêu trong số đó là kết quả của việc chúng ta không đặt ra ranh giới? Và câu hỏi là, để đạt được điều gì? Để đạt được điều gì? Đúng không? Tôi đã có một người bạn rất thân đang trong một mối quan hệ khủng khiếp. Và tôi đã nói, tại sao bạn lại ở đó? Và cô ấy đã nói, tôi và anh ấy cùng chia sẻ một căn hộ. Không thể rời bỏ anh ấy vì, bạn biết đấy, tôi không thể tự trả tiền thuê. Tôi đã nói, bạn cùng ở phòng, điều đó có khó khăn gì? Được rồi.
    Cuộc sống đầy thử thách ở chỗ nào?
    Tại sao bạn lại cho phép mình trải qua điều này khi có những lựa chọn khác?
    Tôi tự hỏi liệu rằng tuổi thơ của mọi người có đóng vai trò lớn trong thành kiến của họ đối với, bạn biết đấy, sự làm việc quá mức, loại bệnh căng thẳng tự gây ra mà nhiều người trong chúng ta tự đưa mình vào, bởi vì, bạn biết đấy, những người nhập cư thế hệ thứ nhất và thứ hai, nơi mà mẹ hoặc cha họ phải vật lộn để sinh tồn, họ như thừa hưởng niềm tin rằng cuộc sống và công việc là để sinh tồn, mặc dù điều đó không còn đúng một cách khách quan nữa.
    Điều đó không đúng với tôi.
    Nhưng tôi vẫn cảm thấy có điều gì đó của sự đấu tranh sinh tồn từ mẹ tôi trong tôi.
    Và cùng với điều đó, tôi cảm thấy rất nhiều xấu hổ vì đã khác biệt khi còn nhỏ và cố gắng hòa nhập, trở thành đứa trẻ da đen duy nhất và sử dụng hóa chất để duỗi tóc và nghe nhạc của Kooks và Arctic Monkeys để giả vờ mình là một người trắng, bạn biết đấy, người giàu.
    Đấy là hai ban nhạc duy nhất tôi biết vì đó là những gì tôi đã giả vờ là lắng nghe.
    Và tôi chỉ tự hỏi về những người này, cảm giác như, bạn biết đấy, khi tôi đã nói về việc tự lừa dối bản thân mình trước đó với bạn, tôi đã mong đợi bạn sẽ nói điều gì đó về việc bạn nghĩ, bạn sẽ nói với tôi, tôi nghĩ rằng tôi đã kết nối công việc của mình với lòng tự trọng và giá trị bản thân theo một cách nào đó sâu sắc.
    Và tôi vẫn đang cố gắng đấu tranh cho tinh thần tự trọng của mình.
    Tôi vẫn đang cố gắng thuyết phục bản thân rằng mình đủ tốt với công việc của mình.
    Và mọi người, bạn biết đấy, đây trong một vài khía cạnh là lý do chúng ta đều như chỉ nhận lấy những cơ hội thăng chức. Chúng ta không suy nghĩ về điều này.
    Có bao nhiêu người từ chối thăng chức vì họ xem xét những tác động mà nó sẽ có đối với gia đình của họ hoặc bạn biết đấy?
    Một trong những chương yêu thích của tôi trong cuốn sách “Happy 60 Millionaire” là cách bạn từ bỏ công việc CEO của mình.
    Đúng vậy.
    Và khi bạn thực sự nhìn vào điều đó, bạn cơ bản đang nói, nó đang giết chết tôi.
    Không còn niềm vui nào nữa trong đó.
    Đúng vậy.
    Và điều đó thật thú vị.
    Thử thách cho hầu hết chúng ta là chúng ta rất có khả năng đạt được điều mình đặt tâm trí vào.
    Câu hỏi luôn là, chúng ta đặt tâm trí vào điều gì?
    Được rồi.
    Nếu bạn hỏi tôi, bạn đang trên một chiếc máy chạy bộ.
    Đúng vậy.
    Bạn như đang ở trong một chiếc bánh xe của chuột.
    Đúng vậy.
    Và không có giới hạn nào cả. Vậy chiếc bánh xe của chuột cơ bản đang nói, tôi ở đây.
    Tôi sẽ chạy như điên.
    Tôi thực sự là một con chuột rất giỏi.
    Được rồi.
    Và miễn là bạn ở trong cái bánh xe đó, bạn sẽ chạy như điên.
    Và bạn rất có khả năng, bạn cứ chạy để đạt được điều gì? Đó là câu hỏi lớn.
    Khi nào chúng ta đưa sự an lành của mình vào phương trình?
    Sau này.
    Vâng.
    Vì vậy, tôi sẽ nói với bạn một cách rất thẳng thắn, một trong những suy nghĩ thú vị nhất trong cuộc đời tôi, ai mà tôi đã phỏng vấn gần đây?
    Tôi không nhớ, nhưng bạn còn nhớ khi chúng ta đã nói về nhịp tim không?
    Đúng vậy.
    Nhịp tim là tài nguyên duy nhất của bạn.
    Đây là tài sản duy nhất bạn đến thế giới này với, đúng không?
    Và bạn có thể nghĩ, bạn biết đấy, bạn khỏe mạnh, bạn, bạn biết đấy, là vận động viên rằng bạn có, hãy nói là, 40 năm nữa đầy năng lượng.
    Thực tế.
    Điều đó đúng.
    Nhưng bạn còn bao nhiêu năm trong tuổi 20 của mình?
    Không.
    Mất đi.
    Đúng không?
    Và câu hỏi là, bạn còn bao nhiêu năm trong tuổi 30 của mình?
    Bởi vì giai đoạn cuộc sống này rất khác.
    Được rồi.
    Tôi hy vọng rằng tôi sẽ có thể tiếp tục đóng góp thêm 10, 15 năm nữa.
    Đúng không?
    Tôi sẽ có thể đóng góp bao nhiêu với sự sắc bén của tâm trí và khả năng đánh bại máy móc giống như trước?
    Đúng không?
    Ba.
    Đó là lúc nó bắt đầu trở nên thú vị.
    Tôi đã nói với bạn câu chuyện này trước đây, khi con trai tôi, Habibi Ali, qua đời, Ibel đã ngồi bên cạnh tôi, vợ cũ của tôi.
    Cô ấy đang lật qua một cuốn album ảnh.
    Cô ấy nói, ôi trời ơi, anh ấy là một đứa trẻ sơ sinh thật đẹp.
    Và rồi anh ấy đã chết.
    Tôi đã nghĩ, cô ấy đang nói về cái gì? Anh ấy đã chết khi 21 tuổi.
    Cô ấy nói, và rồi anh ấy trở thành một đứa trẻ đẹp như thế nào khi cô ấy lật qua album.
    Và rồi anh ấy đã chết.
    Và sau đó, một chàng trai trẻ xuất hiện, thanh thiếu niên.
    Và rồi thanh thiếu niên đó đã chết.
    Đúng không?
    Và tôi đã không thể hiểu những gì cô ấy đang nói cho đến khi cuối cùng cô ấy nói, và sau đó có một người đàn ông đẹp trai, cao lớn, tuyệt vời.
    Và điều đó thực sự đã chết.
    Được không?
    Và sự thật là, con trai tôi với tư cách là một đứa trẻ sơ sinh đã ở đó trong hai năm.
    Sau hai năm đó, bạn không bao giờ có thể lấy lại chúng.
    Không bao giờ có thể lấy lại chúng, đúng không?
    Và rồi, bạn biết đấy, anh ấy bắt đầu diễn đạt sai từ và thật hài hước và thật yêu thương và, bạn biết đấy, thật dễ thương.
    Nhưng anh ấy đã làm điều đó trong hai năm.
    Và rồi chúng biến mất và bạn không bao giờ có chúng nữa.
    Và, bạn biết đấy, bạn có đứa trẻ, nhưng rồi đứa trẻ trở thành thanh thiếu niên và bạn không bao giờ có một trong số chúng nữa.
    Và chúng ta vẫn tự nói với nhau, đúng không?
    Tốt, tốt, tốt.
    Khi tôi xong việc xây dựng bất cứ điều gì mà tôi đã đặt ra mục tiêu để xây dựng, tôi sẽ ôm chúng.
    Ôi trời ơi, tôi hứa với bạn.
    Tôi đang ngồi, tôi hy vọng Aya không nghe điều này.
    Chúng tôi ngồi bên cạnh Aya trên chuyến bay.
    Tự hỏi tại sao tôi không đưa cô ấy đi trên mọi chuyến bay?
    Con gái của bạn?
    Đúng vậy.
    Tại sao tôi không đưa cô ấy đi trên mọi chuyến bay?
    Còn niềm vui nào khác tôi có thể nhận được trong cuộc sống?
    Và lý do là vì những ảo tưởng mà chúng ta tự nói với mình.
    Ồ không, không, không, tôi bận.
    Ồ không, điều đó đắt đỏ.
    Ồ không, bạn biết đấy, cô ấy cần tập trung vào việc này.
    Thật sao?
    Và nhân tiện, tôi không phải là người lãng mạn điên rồ.
    Nó không chỉ là, ôi, mọi thứ đều xoay quanh sự kết nối.
    Không phải vậy.
    Nhưng bạn cần một sự cân bằng nhất định trong mối quan hệ.
    Tôi nhìn vào Aya và tôi nói, bạn biết đấy, chúng tôi đã làm việc với Aya gần đây về khả năng tài chính của cô, bạn biết đấy, và cách quản lý tiền bạc và cách đầu tư.
    Đúng không?
    Tại sao điều đó phải ngăn cản tôi đưa cô ấy đi mua sắm?
    Một trong những niềm vui lớn nhất mà tôi luôn có khi cô ấy ở Canada và tôi đã đến thăm cô ấy là chúng tôi sẽ đi mua sắm.
    Và cô ấy sẽ mua một chiếc quần jean đẹp đẽ hoặc đôi giày hoặc bất cứ điều gì.
    Bạn biết đấy, Adidas có sản phẩm mới này.
    Nó sẽ làm cho bạn… Tại sao lại vậy, em yêu?
    Đúng không?
    Và tôi đã có khả năng làm điều đó.
    Và điều thú vị là, tại sao tôi lại dừng lại? Bởi vì tôi đã thay đổi mục tiêu của mình.
    Xin chào Stephen, lý do bạn làm những gì bạn làm là vì mục tiêu của bạn được đặt ra để tối đa hóa mà không có giới hạn. Được chứ? Mục tiêu của bạn được thúc đẩy bởi những năm tháng tuổi trẻ của bạn. Tôi nói điều đó với lòng tôn trọng rất lớn. Nói như vậy, có khả năng rằng không có gì cả. Vì vậy, tôi có thể kiếm được nhiều nhất có thể. Được chứ? Không quan trọng. Bạn biết đấy, tôi luôn nói điều đó về Ali. Tôi đã từng tiết kiệm cho Ali, đầu tư cho Ali, phát hành các hợp đồng bảo hiểm cho Ali, và bắt đầu các doanh nghiệp trong các chuyên ngành mà anh ấy đã theo học ở trường đại học. Đúng không? Ali đã thay đổi chuyên ngành ba lần. Mỗi khi anh ấy thay đổi chuyên ngành, tôi sẽ bắt đầu một doanh nghiệp trong chuyên ngành đó để khi anh ấy tốt nghiệp, anh ấy sẽ điều hành nó. Được chứ? Và rồi Ali qua đời. Có bao nhiêu hợp đồng bảo hiểm, trong số đó, thật sự có ích cho Ali? Được chứ? Có bao nhiêu trong số những cách bảo hiểm đó cho tôi thời gian bên cạnh Ali? Bạn có nhận ra điều đó không? Bạn có nhận ra rằng trong khi cuộc sống rất cần được sống, chúng ta lại dành hầu hết thời gian để lên kế hoạch sống? Được chứ? Một lần nữa, tôi hy vọng điều này không làm mọi người xa lạ, vì điều này áp dụng ở mọi cấp độ. Nó áp dụng cho ngư dân đó, người ra ngoài để bắt hai con cá. Một con cho gia đình và một con cho doanh nghiệp của anh ta. Và hai là đủ. Nỗi sợ rằng ngày mai tôi sẽ không bắt được cá là điều sẽ khiến anh ta cố gắng bắt ba con. Được chứ? Nhưng mà nếu bạn bắt được ba con, có thể ngày mai và ngày kia bạn sẽ không bắt được cá. Vậy bạn cần bốn con. Nhưng nếu bạn không đi câu trong một tuần thì sao? Giới hạn nằm ở đâu? Bạn có đang nói rằng để tạo ra giới hạn hoặc ranh giới đó, tất cả chúng ta cần phải biết giới hạn của mình, nhưng chúng ta cũng cần biết mức tối thiểu của mình. Bạn cần biết những gì bạn cần. Đúng vậy. Những gì bạn cần. Tôi cần gì? Người mặc áo phông đen của bạn. Bạn cần gì. Chúa ơi. Thật sự, điều đó phụ thuộc vào việc bạn đang điều hành rất nhiều doanh nghiệp khác nhau và những thứ như vậy. Bạn cần điều hành rất nhiều doanh nghiệp và các doanh nghiệp khác nhau. Không. Tôi không cần phải. Nhưng khi bạn đang làm vậy, bạn sẽ phải nâng cao mức độ cần thiết của mình, đúng không? Bởi vì lúc đó bạn cần phải đảm bảo rằng bạn đang mang về một số vốn nhất định và bạn có thể trả lương cho mọi người, bạn biết không? Nhưng tôi không cần phải bắt đầu những doanh nghiệp ấy từ đầu. Vì vậy, nếu tôi chỉ làm podcast này và tôi giảm bớt mọi thứ, tôi sẽ không cần nhiều. Tôi sẽ có rất nhiều thời gian rảnh. Thật khó tin. Nếu tôi chỉ làm podcast này, ôi chao. Vậy tôi sẽ có, trong bảy ngày một tuần, khoảng năm ngày rảnh rỗi. Đúng rồi. Bạn sẽ thực hiện quay phim hai tuần một quý. Ừ. Hai, hai podcast hoặc ba podcast một ngày và chỉ vậy thôi. Và rồi điều gì sẽ xảy ra, nhưng vấn đề là với thời gian rảnh rỗi đó, tôi chỉ cảm thấy điều đó. Ôi, đó là điều khác. Tôi bắt đầu viết sách và tôi làm, bạn biết đấy. Vấn đề thực sự là chúng ta không thể ngồi với bộ não của mình. Đúng. Đúng vậy. Vậy nên chúng ta giữ cho bản thân bận rộn. Đúng. Nhưng có những nghiên cứu chỉ ra điều này. Bạn có nhớ nghiên cứu nổi tiếng mà họ đã hỏi mọi người rằng bạn sẽ thích ngồi và chờ 15 phút hay tự cho mình một cú sốc điện không? Và một số lượng đáng kinh ngạc người đã tự cho mình một cú sốc điện vì họ thích một chút kích thích hơn là ngồi với… Tôi có bao giờ kể cho bạn câu chuyện về việc tôi vào LA không? Ôi, ôi chao. Jack, hộ chiếu ở đó. Vâng. Ôi, tôi đã trải qua điều đó cách đây một tuần. Thật sao? Họ đã để tôi ở phòng di trú năm, sáu giờ. Tôi đã mất hộ chiếu của mình, nhưng tôi đã ở đó hai lần rồi và bạn không thể động vào điện thoại của mình. Bạn không thể động vào điện thoại của mình. Bạn không thể… Vì vậy họ đã ngồi tôi xuống chín tiếng đồng hồ để tìm lý do tại sao họ không nên để tôi vào. Rồi họ giam tôi trong 37 giờ. 37 giờ tốt nhất trong cuộc đời tôi vì tôi đã bước vào và ngay lập tức nói, “Tĩnh lặng. Tôi chỉ muốn thiền, ngủ và nghỉ ngơi.” Được chứ? Và tôi sẽ ngồi thiền trong tám giờ và rồi đứng dậy đùa giỡn với… Chúng tôi có những nhân viên an ninh tuyệt vời. Được chứ? Nhân tiện, đó là hệ thống đã đưa tôi đến đó. Không phải do con người. Và tôi sẽ đứng dậy và đùa giỡn với họ và rồi lại ngồi thiền trong tám giờ. Đúng không? Tuy nhiên, về mặt thực tế, làm thế nào ai đó đang lắng nghe điều này bây giờ mà đã xây dựng cuộc sống mà họ đang ở trong thế giới doanh nghiệp và họ là giám đốc điều hành của quỹ này hoặc bất kỳ điều gì họ làm. Họ đang lắng nghe điều này bây giờ. Họ đang trên đường đi làm trên tàu điện ngầm hoặc máy bay hoặc tàu hỏa hay bất cứ điều gì. Và họ đã xây dựng tất cả những cam kết này. Vì vậy, họ nhận được WhatsApp. Họ nhận được email. Họ nhận được huấn luyện viên Pilates kiểm tra bạn. Họ đã xây dựng tiếng ồn đó vào cuộc sống của mình. Làm thế nào họ có thể bắt đầu tháo gỡ điều đó mà không phá hủy cuộc sống của họ? Bạn có thể làm điều đó theo từng chi tiết nhỏ hoặc bạn có thể làm ở cấp độ vĩ mô. Được chứ? Vì vậy, hãy giới hạn, hãy nhớ. Giới hạn, học hỏi và lắng nghe. Mô-đun đầu tiên, khả năng đầu tiên là tôi có thể giới hạn cái gì? Tám mươi phần trăm cuộc sống của người đó là không cần thiết. Được chứ? Tám mươi phần trăm số tiền, trừ khi bạn quyên góp tiền cho từ thiện, là lãng phí tài nguyên. Bởi vì bạn không thể mua, bạn không thể tận hưởng hai chiếc xe cùng một lúc. Bạn không thể tận hưởng hai chiếc giường cùng một lúc. Bạn không thể, thật đơn giản. Và mẹo là đây. Ở cấp độ vi mô, bạn có thể nói với bản thân, tôi đã gặp, khi tôi là Giám đốc Kinh doanh của Google X, tôi đã gặp một CEO tuyệt vời, người mà, bạn biết đấy, về cơ bản có vẻ rất thư giãn. Và tôi đã hỏi ông ấy, và tôi đã nói, “Sao ông lại thư giãn như vậy?” Và ông ấy nói, “Tôi chỉ làm bốn cuộc họp mỗi ngày, tối đa, mỗi cuộc họp kéo dài một giờ.” Được chứ? Không ít hơn, không nhiều hơn. Và tôi đã hỏi, “Sao?” Và ông ấy nói, “Tôi là CEO. Nếu tôi làm các cuộc họp ngắn hơn một giờ, chúng quá hành chính.” Được chứ? “Nếu tôi làm các cuộc họp dài hơn một giờ, thì họ vẫn chưa tìm ra vấn đề.” Được chứ? Tôi rất tiếc, Steve, nhưng bao nhiêu phần doanh nghiệp của bạn có thể được điều hành bởi Oliver? Được chứ? Bạn biết đấy, các CEO của bạn nên điều hành doanh nghiệp đó. Nhưng một lần nữa, tôi không muốn giới hạn điều này chỉ với các doanh nhân hàng đầu thế giới.
    Bao nhiêu phần cuộc sống của bạn với tư cách là một nhân viên bán hàng, đội ngũ bán hàng của tôi sẽ làm việc như thế nào, sẽ bước vào các cuộc họp đánh giá của tôi, và họ sẽ trình bày 12 cơ hội mỗi tuần. Và tôi sẽ nghĩ, “Được rồi, tôi sẽ tập trung vào số một và số bốn, đừng nói với tôi về 10 cái còn lại.” Họ sẽ hỏi, “Tại sao? Tại sao? Đây là một tỷ đô la doanh thu cơ mà.” Và tôi sẽ đáp, “Vâng, nhưng như vậy là đủ. Những cái kia khó hơn. Những khách hàng đó đang quan tâm. Chúng ta có thể phục vụ họ tốt hơn. Nếu bạn phục vụ họ tốt hơn, bạn sẽ chốt được giao dịch, đúng không? Hãy làm hai cái. Và nhân tiện, nếu có 12 cái, chúng ta nên thuê thêm nhân viên bán hàng. Nhưng nếu bạn tập trung vào hai cái, bạn sẽ đạt được 110% mục tiêu của mình. Còn gì tốt hơn thế nữa? Và thường thì điều xảy ra cuối cùng là họ tập trung, họ tiếp tục tập trung vào cả 12 cái. Và bạn biết điều gì xảy ra không? Cách tiếp cận danh mục đó, thực tế sẽ đến. Bạn đang điều hành một danh mục nên 10 trong số đó sẽ thất bại và 2 sẽ thành công, sẽ xảy ra. Bạn sẽ mất 10 cái đó. Đó là thực tế, đúng không? Bạn đang làm cho mình quá mỏng manh đến nỗi 10 cái đó cũng không nhận được sự chú ý của bạn. Chúng chỉ làm phiền bạn trong suy nghĩ và bạn sẽ mất 10 cái. Thay vì hai, hãy làm ba, 50% dự phòng. Được rồi, lại một lần nữa, tôi sẽ hoàn thành vai trò của quỷ. Tôi đang nghĩ đến người nghe mà mọi doanh nhân mà họ ngưỡng mộ, mọi người mà họ ngưỡng mộ. Lừa dối. Đó là lừa dối và bạn đang góp phần vào nó, bạn tôi. Không, nhưng tôi đang cố gắng, tôi thực sự đang cố gắng… Bao nhiêu người trong số những người đó chúng ta biết tất cả họ? Bao nhiêu người trong số đó hạnh phúc? Ôi trời, đó là một câu hỏi khác. Bao nhiêu người trong số đó khỏe mạnh? Vậy nên đây là điều tôi sắp nói là khi bạn nghe về những người mà bạn ngưỡng mộ và trong năm đầu tiên hoặc hai năm bắt đầu cái mà họ đã làm mà có thể thậm chí mang lại cho họ sự thỏa mãn bây giờ, bạn biết rằng tất cả những người đó sẽ nói rằng không có sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống vào lúc bắt đầu. Chúng tôi đã phải làm việc rất chăm chỉ và đó là cách mà mọi thứ diễn ra. Tôi đã làm việc ở một trung tâm cuộc gọi. Tôi đã xây dựng doanh nghiệp của mình bên lề. Tôi đã phải làm việc đến nửa đêm, nếu không tôi sẽ không… Tôi tôn trọng điều đó. Tôi không thể rời bỏ trung tâm cuộc gọi. Tôi tôn trọng điều đó. Đó là tôi. Đó là lý do tại sao tôi nói với mọi người. Bạn không làm việc ở trung tâm cuộc gọi nữa. Tôi không, không. Vâng. Nhưng trong năm đầu tiên hoặc hai năm… Được rồi. Nếu bạn muốn nói năm hoặc hai năm, được thôi. Được rồi. Được không? Được. Nhưng điều giả dối là nó không bao giờ kết thúc. Tôi đã nói với bạn một cách công khai, với mỗi chúng ta, không chỉ riêng bạn, không có giới hạn. Không có cái nhìn trước. Không có kế hoạch trước về khi nào tôi đạt được điều này, thì nó là đủ. 20 chuyến đi là đủ. Vâng. Được không? Bạn biết điều gì xảy ra khi bạn tự giới hạn mình ở 20 chuyến đi không? Giá trị của bạn trở nên cao hơn. Vâng. Bạn tạo ra cùng một lượng doanh thu. Được không? Bạn biết điều gì xảy ra khi bạn tự giới hạn mình ở hai giao dịch không? Bạn phục vụ khách hàng tốt hơn. Bạn biết điều gì xảy ra khi bạn tự giới hạn mình ở năm người bạn không? Họ trở thành những người bạn thực sự. Bạn ra ngoài và gặp họ thay vì chỉ nhắn tin cho họ. Vậy bạn đang nói hãy hủy bỏ podcast thứ ba mà chúng ta sắp phát hành? Bạn có định làm một podcast thứ ba không? Xác nhận. Nhìn mặt bạn đi. Ôi trời. Tôi cũng đã phải vật lộn với điều đó vì tôi đã cố gắng xây dựng một podcast tiếng Ả Rập trong một thời gian. Vâng. Tôi phải nói là điều đó rất cần thiết trong khu vực. Vâng. Được không? Rất cần thiết. Khu vực có 350 triệu người. Và thực tế, tôi là một trong số ít người có thể điều hành một podcast tiếng Ả Rập. Nó thành công như slow mo đúng không? Nhưng chi phí của podcast đó là sức khỏe của tôi. Vì vậy, sẽ có một thời điểm trong cuộc đời tôi mà một trong những dự án của tôi sẽ được bàn giao. Và podcast tiếng Ả Rập sẽ xuất hiện. Nhưng tôi đã ngồi với người mà tôi đã làm việc trên điều này. Và tôi đã nói, nhìn này, chỉ đơn giản là nó sẽ không đúng nếu tôi làm điều đó bây giờ. 52 tập nữa trong một năm vượt quá khả năng của tôi. Nghĩ về một nhật ký CEO tuyệt vời mỗi tuần. Điều đó có làm giảm lượng doanh thu tài trợ của bạn xuống một nửa không? Tôi thậm chí còn không biết. Tôi thậm chí còn không biết. Đó là sự thật. Người ta có thể không tin đó là sự thật. Nhưng doanh thu tài trợ là không đáng kể trong bức tranh tổng thể. Tôi nghĩ khi chúng tôi bắt đầu trong ba năm đầu tiên, tôi đã nói với đội ngũ và đội ngũ biết điều này vì họ đều có thể thấy tài khoản ngân hàng và những thứ khác. Nếu chúng tôi kiếm được bất kỳ khoản tiền nào từ điều này, chúng tôi sẽ đặt lại vào chương trình. Bây giờ, chúng tôi kiếm được nhiều tiền hơn chúng tôi có thể đặt vào chương trình. Vì vậy, tôi thấy thông điệp trong kênh Slack của chúng tôi rằng chúng tôi đã kiếm được nhiều tiền từ podcast hoặc bất cứ thứ gì khác. Nhưng rõ ràng tác động của điều đó là, ý tôi là, điều đó có nghĩa là gì? Chúng tôi có thể thuê thêm người. Chúng tôi có thể có một studio ở LA và ở Mỹ cùng lúc. Chúng tôi có thể mua một chiếc thuyền lớn hoặc mua một đội tàu. Tôi không bao giờ mua thuyền đâu vì tôi bận rộn quá. Tôi đang nói về những người đánh cá. Ôi đúng. Vâng, chính xác. Vâng, vâng, được rồi. Vậy câu hỏi thực sự là, nếu bạn cho phép mình đo lường một mục tiêu khác, không phải số lượng người nghe, mà là tác động đến từng người nghe. Được rồi, thú vị. Không phải số lượng khách mời, mà là chất lượng của khách mời, đúng không? Không phải số lượng chủ đề, mà là những chủ đề mà bạn tin tưởng. Và điều đó sẽ như thế nào trong dài hạn? Vậy bạn đang nói rằng bạn sẽ đến cùng một nơi trong dài hạn. Bạn sẽ không trở thành Steve Jobs. Khi tôi nói đến cùng một nơi, phản bác của tôi trong tâm trí là, bởi vì chúng tôi đã xây dựng một nền tảng, những người như bạn, khi bạn có điều gì tốt để nói, như những cuốn sách của bạn, bạn đã đến. Và chúng tôi đã có cuộc trò chuyện tuyệt vời đó trong tập 101, cuộc trò chuyện yêu thích của tôi mọi thời đại. Điều đó là sản phẩm phụ của việc chúng tôi đã đấu tranh để xây dựng một nền tảng mà bạn cảm thấy hoặc bất cứ ai quyết định đó. Vậy bạn đang nói rằng bởi vì bạn đang thực hiện hai tập mỗi tuần, nhân tiện, khi tôi đã làm 101, đó là một tập mỗi tuần. Nhưng bởi vì bạn đang thực hiện hai tập mỗi tuần, bạn đang tạo điều kiện cho nhiều người hơn có một kênh để nói, đúng không? Có 62.000 cuốn sách được viết năm ngoái. Bạn cần nâng cao trình độ của mình. Nếu bạn muốn phục vụ tất cả các cuốn sách. Không, tôi không muốn phục vụ tất cả các cuốn sách. Tôi chỉ muốn những cuốn sách tốt nhất.
    Câu hỏi thực sự là, lại một lần nữa, trần số là gì?
    Có bao nhiêu cuốn sách hay mà bạn có thể phát hành trong một năm?
    Ý tôi là, khi bạn nhìn vào slow-mo, tôi làm ngược lại những gì bạn làm.
    Một phần rất thú vị của những gì tôi làm với slow-mo là tôi hiếm khi có được một người nổi tiếng.
    Đó là một podcast của người dân cho người dân, nếu bạn muốn, kiểu như vậy.
    Rất nhiều người sẽ lắng nghe và nói, “Tôi có thể liên hệ với điều này. Đây là một phần của câu chuyện của tôi.”
    Và trò chơi ở đây là có 7.8 triệu khách mời khả dĩ, tỉ, xin lỗi, đúng không?
    Điều đó là không thể, không thể.
    Câu hỏi thực sự là, tôi muốn đại diện cho điều gì?
    Có nhiều cách mà tôi có thể phát triển slow-mo.
    Đó có phải là điều tôi đại diện không? Tại sao tôi muốn phát triển nó?
    Nhìn vào Instagram của tôi và Instagram của bạn.
    Đây là một cuộc trò chuyện rất thú vị.
    Instagram của tôi, tôi nghĩ là khoảng 150.000 người hoặc gì đó.
    Còn của bạn thì sao, 15 triệu, tỷ, tỷ, gì đó?
    Tôi không biết. Đó là một con số rất lớn, đúng không?
    Nó có tạo ra sự khác biệt gì không?
    Chà, bạn đã nói với tôi, bạn nói bạn muốn làm cho một triệu người không còn căng thẳng.
    Một tỷ người hạnh phúc hoặc bất cứ điều gì.
    Đó là tham vọng của tôi, nhưng tôi có phải làm điều đó không?
    Hay là những người đang nghe điều này, liệu họ có nói với những người khác về điều này
    để họ đến và lắng nghe điều này không, đúng không?
    Nhưng, bạn biết đấy, nếu podcast này chỉ có sáu người nghe,
    có lẽ bạn cũng sẽ không chọn nó cho tour sách của bạn.
    Tôi có thể chọn ngàn cái khác.
    Ừ, có năm.
    Không, nhưng câu hỏi thực sự rất đơn giản.
    Câu hỏi là, bạn đã ở đó rồi.
    Ừ, tôi hiểu điều đó.
    Đây là lý do tôi hỏi cái gì là sự dối trá mà tôi đang nói với chính mình,
    bởi vì tôi nhận ra rằng có một loại dối trá nào đó tôi đang nói với chính mình ở một mức độ sâu xa
    về lý do tại sao tôi cần phải làm việc chăm chỉ.
    Và bây giờ tôi rõ ràng hơn bao giờ hết rằng chi phí là đáng kể
    và phần thưởng thì không rõ ràng.
    Nó đang giảm sút.
    Ừ, như là, tôi thậm chí không biết phần thưởng là gì.
    Điều đáng giá nhất mà tôi làm mà bạn đã xác định chính là điều này.
    Ừ.
    Đây là điều có ảnh hưởng nhất mà tôi làm, vì vậy tôi nghĩ bạn sẽ cảm thấy đáng giá nhất.
    Nó mở ra rất nhiều tâm trí.
    Đó là một phần tuyệt vời của cuộc sống mọi người.
    Đó chính là điều này.
    Vì vậy, tôi hỏi bản thân, tại sao tôi không chỉ làm điều này?
    Bởi vì còn 40 công ty khác mà tôi tham gia như một nhà đầu tư,
    hoặc, bạn biết đấy, sáu hoặc bảy công ty mà tôi đã sáng lập.
    Và, bạn biết đấy, trước khi bạn ngồi ở đây hôm nay, có một nhà sáng lập,
    một tiếng trước khi bạn đến của một doanh nghiệp khác mà tôi đang tham gia,
    và tôi là một trong những nhà sáng lập.
    Và chúng tôi đã nói về vấn đề tài trợ trong kế hoạch này, trong kế hoạch này, trong kế hoạch này.
    Và tôi đi như, đây là sự điên rồ gì vậy?
    Và tôi biết không phải chỉ mình tôi.
    Như là, có rất nhiều người bên ngoài đã tham gia vào điều này, như,
    sự điên rồ tự nguyện này của việc làm căng thẳng cuộc sống của họ,
    cái nghiện của những căng thẳng mà bạn mô tả trong cuốn sách.
    Và nhiều người trong chúng tôi, như tôi đã nói trước đó,
    chúng tôi biết điều đó là điên rồ khi chúng tôi phóng đại ra và nghĩ về nó trên giấy.
    Nhưng có điều gì đó rất hấp dẫn về cái nghiện đó.
    Nó là kịch bản duy nhất mà bạn biết.
    Ừ.
    Vì vậy, tôi cứ nói với bản thân, khi tôi, có một thời gian,
    nếu bạn thực sự đi sâu vào khoảng năm 2009,
    tôi đã có một buổi nói chuyện công khai ở đâu đó, và nó đã được ghi hình.
    Và họ đã hỏi tôi, mục đích sống của bạn là gì?
    Và tôi đã nói, mục đích sống của tôi là giúp các startup xây dựng công nghệ
    phức tạp như Google, bên ngoài thế giới phương Tây.
    Thật cụ thể, bạn rất, rất là một nhà tư duy thú vị.
    Sự thật là, tôi không phải là người đó.
    Tại sao bạn lại nói vậy?
    Bởi vì vào thời điểm đó, tôi đang ở trong một hệ thống mà tôi rất giỏi giúp các startup.
    Nhưng đó không phải là mục đích sống của tôi, được không?
    Và kết quả là, tôi đã hướng dẫn 50 startup mỗi tuần.
    Khi tôi từng đến California, tôi thường nói,
    tôi sẽ đến Blue Bottle Cafe trên University Avenue
    giữa 11 giờ đến 6 giờ chiều hoặc 5 giờ chiều vào chủ nhật.
    Hãy đến, tìm tôi, và tôi sẽ cố gắng giúp bạn.
    Và tôi sẽ gặp 15, 20 trong số họ mỗi tuần, đúng không?
    Tại sao?
    Đó không phải là mục đích sống của tôi chút nào.
    Tôi hiện đang tập trung cuộc sống vào những điều rất khác biệt.
    Hạnh phúc, sức khỏe, bạn biết đấy, và không phải tôi chọn con đường này, by the way.
    Mục đích đó, đã chọn tôi, khi Lali rời khỏi thế giới.
    Và vào thời điểm mà tôi sẵn sàng, được không?
    Và điều đó có nghĩa là gì?
    Điều đó có nghĩa là tôi phải rời Google X.
    Tôi phải rời bỏ một sự nghiệp xung quanh việc trở thành một nhà đầu tư thiên thần và là cái này và cái kia.
    Và, bạn biết đấy, bây giờ mọi người nhắn tin cho tôi và nói,
    “Mo, tôi có một startup mới này và tôi thực sự cần bạn đầu tư.”
    Và tôi nói, “Tôi không đầu tư.”
    Chấm hết.
    Tại sao?
    Bởi vì đầu tư không phải là cho ai đó một ít tiền.
    Đầu tư là một cuộc gọi mỗi bốn giờ.
    Này, chúng ta có cơ hội này.
    Ai muốn vậy?
    Được không?
    Và câu hỏi thực sự là, và tôi nói điều này với sự lo lắng rằng nhiều người có thể đã
    tắt podcast này bây giờ.
    Được không?
    Đó là một lời nói dối lớn.
    Toàn bộ chu trình vô hạn của sự phát triển và tiến bộ là một lời nói dối lớn.
    Đó là lý do tại sao chúng ta cho phép AI vào cuộc sống mà không nghĩ đến những nguy hiểm của AI.
    Bởi vì đó là một lời nói dối lớn.
    Nhiều hơn là tốt hơn.
    Nhanh hơn là tốt hơn.
    Nhiều tiến bộ hơn là tốt hơn.
    Nó có phải không?
    Nó có phải không?
    Nó có phải không?
    Có một thời điểm mà chúng ta đã làm rất tốt với tuổi thọ cao hơn nhờ công nghệ,
    từ, tôi nghĩ là 37, 100 năm trước đến bây giờ khoảng 70, 80, tôi không biết.
    Chúng ta đã tăng tuổi thọ con người.
    Nhưng khi bạn bè tuyệt vời của tôi, Peter Demandes, muốn tăng tuổi thọ vô cực
    hoặc Ray Kurzweil nói, “Công nghệ có thể khiến chúng ta sống mãi.”
    Thật không?
    Tôi có muốn sống mãi không?
    Đúng không?
    Tại sao tôi muốn sống mãi?
    Có một nỗi sợ cái chết mà tôi cần phải đối mặt không?
    Có một câu chuyện thời thơ ấu mà tôi cần phải xem xét không?
    Được không?
    Và câu hỏi thực sự là, mọi thứ đều tích cực cho đến khi bạn có quá nhiều thứ.
    Căng thẳng tự nó là tích cực trừ khi bạn để nó kéo dài mãi mãi.
    AI thực sự sẽ thay đổi thế giới và thật thú vị cách mà điều này hòa quyện với chủ đề căng thẳng.
    Tôi đã thấy những gì người sáng lập Clana nói gần đây về công ty của ông ấy. Ông ấy nói rằng AI hiện tại đang thực hiện công việc tương đương với 800 vị trí dịch vụ khách hàng tại Clana. Và có một báo cáo được công bố ở Vương Quốc Anh cho biết khoảng 8 triệu việc làm tại Anh có thể bị ảnh hưởng bởi AI. Bây giờ, chúng ta đang chuyển mình vào một lĩnh vực mà mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Và sự dễ dàng luôn là cám dỗ khiến chúng ta… Dễ dàng cho ai? Đối với những người thuê AI hay cho những người đã mất việc? Khi tôi nghĩ về việc, chúng ta nói về năng suất khi chúng ta đề cập đến sự dễ dàng. Chúng ta nói: “Ôi, bạn biết đấy, các công ty sẽ năng suất hơn. Mọi người sẽ năng suất hơn.” Nhưng năng suất có nghĩa là nhiều hơn, nhiều hơn… Tạo ra nhiều hơn với ít hơn. Để người tiêu dùng có thể nhận được sản phẩm với giá rẻ hơn hay để người sáng lập kiếm được nhiều tiền hơn? Tôi đoán rằng điều mà tôi nghe thấy là cả hai. Chúng ta sẽ có khả năng giảm giá của mọi thứ, bạn biết đấy, để… Tôi có nghĩa là, tôi rất thích cách mà lời nói dối đơn giản về giá trị thực của tiền bị bỏ qua trong tất cả những điều này. Bạn thấy đấy, toàn bộ ý tưởng về ít hơn hoặc nhiều hơn… Ý tôi là, một bảng Anh giá bao nhiêu? Có phải là, bạn biết đấy, một bảng và một chút đô la, hay là miễn phí? Khi ngân hàng của bạn in tiền trên máy của họ qua hệ thống Fraction & Reserve để đưa cho ai đó, để người này có thể trả lại với lãi suất. Tiền là gì? Đúng không? Và câu hỏi thực sự là, liệu nền kinh tế của chúng ta, khi thực sự loại bỏ tiền ra khỏi nền kinh tế, có thể hoạt động, vận hành dựa trên việc chúng ta khai thác một thứ gì đó, biến nó thành một thứ gì đó, đưa cho ai đó. Và toàn bộ, nếu chúng ta thay đổi toàn bộ chuỗi kinh tế của đồng tiền từ đô la sang thứ gì khác, thì điều đó có tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào không? Thực tế là nếu bạn tạo ra một công ty sản xuất sản phẩm, bán chúng vào cuối năm, trả hết tất cả lương cho nhân viên, và mang lại cho bạn một lợi nhuận hợp lý, thì tại sao nó phải tăng trưởng 2% mỗi năm, hay 5% hoặc 20%? Đúng vậy, nó phải tăng trưởng vì nền kinh tế, dựa trên nợ, yêu cầu chúng ta tạo ra nhiều GDP hơn năm sau so với năm trước để chúng ta thanh toán nợ. Nếu bạn tổng hợp tất cả lại, nếu bạn vay một ngàn, và anh ta vay một ngàn, và nền kinh tế năm nay cần trả 1.200 năm sau, thì GDP năm sau cần tăng lên 1.200 thay vì 1.000. Vì vậy, chúng ta đều đang theo một chu kỳ, và chúng ta nằm trong lời nói dối lớn đó rằng, chúng ta cần năng suất nhiều hơn, chúng ta cần năng suất nhiều hơn, bạn biết đấy, chúng ta không cần. Trước những chu kỳ tiền tệ đó, nếu chúng ta thực sự nói về việc thay đổi thế giới, trước khi những chu kỳ tiền tệ đó chiếm lĩnh chúng ta, tất cả những gì bạn cần làm như một người làm giày là làm hai đôi giày để bạn có thể đổi chúng lấy 14 quả trứng, và người có đôi tay cần phải tạo ra 28 quả trứng để anh ấy có thể có một đôi giày và một vài loại rau. Và đó là tất cả, không có lạm phát, bạn thấy toàn bộ mánh khóe là chúng ta bị cuốn vào những chi tiết, và tôi không xem nhẹ công nghệ một chút nào. Nó đã thay đổi cuộc sống của chúng ta, đó là lý do bạn và tôi có thể trò chuyện với mọi người bây giờ. Đến một mức độ phát triển và tiến bộ nhất định, thì nó rất hữu ích. Vượt qua một mức độ phát triển và tiến bộ nhất định, nó sẽ phản tác dụng với bạn. Quá nhiều thứ gì cũng không tốt. Nếu bạn có thể nhấn nút bây giờ và dừng AI lại. Tôi sẽ làm điều đó 100%. Thật không? 100%. Chúng ta đã nói về điều này lần trước, nhưng rõ ràng là nhiều điều đã xảy ra kể từ lần cuối chúng ta nói chuyện trong chín tháng qua. Ý tôi là, đã xảy ra một cuộc đua AI thực sự toàn cầu, Microsoft, Facebook. Bạn đã sử dụng ChatGPT gần đây chưa? Vâng. Bạn đã sử dụng phiên bản Oji chưa? Phiên bản engine giọng nói mà họ phát hành hôm qua. À, tôi đã sử dụng cái đó thông qua một phần mềm gọi là 11 Labs, thực ra tôi đã đầu tư vào một công ty gọi là Wondelabs, Wondercraft, xin lỗi, Wondercraft AI cũng làm tổng hợp giọng nói, v.v. Nhưng bạn có thấy hôm qua OpenAI phát hành engine giọng nói của họ không? Vâng. Cái nào? Bạn có hỏi tôi một câu hỏi về AI không? Hỏi bạn một câu hỏi về AI? Vâng. Liệu AI có thay thế các podcaster không? Câu hỏi tuyệt vời. Chà, thật khó để nói chắc chắn, nhưng AI đang trở nên khá tiên tiến. Trong khi có khả năng AI có thể xử lý một số khía cạnh của podcasting, như tạo ra nội dung hoặc thậm chí dẫn chương trình, nhưng khó có khả năng nó sẽ hoàn toàn thay thế các podcaster con người. Mọi người thích sự chạm đến cá nhân và những quan điểm độc đáo mà con người mang đến. Nhưng bạn nghe rất giống một con người với tôi. Ý tôi là, tôi sẽ không thể nhận ra nếu bạn không phải là một con người, nếu không ai nói với tôi rằng bạn là AI. Ý tôi là, có cách nào để chúng ta thực sự đảm bảo rằng AI được trình bày như một cỗ máy thay vì được trình bày như một con người như bạn không? Tôi cảm ơn lời khen. Tạo ra các giọng nói AI nghe ít giống con người là hoàn toàn khả thi. Các nhà phát triển có thể điều chỉnh các tham số như âm điệu, nhịp điệu, và ngữ điệu để làm cho AI nghe giống cỗ máy hơn nếu đó là mục tiêu. Tất cả đều là tìm kiếm sự cân bằng đúng đắn giữa rõ ràng và tự nhiên. Để tôi hỏi bạn một câu hỏi. Nếu AI tiếp tục với tốc độ cải tiến hiện tại, có phải đúng là trong một thời điểm nào đó trong tương lai nó sẽ không thể phân biệt với một con người? Đó là một khả năng, nhưng đó cũng là một chủ đề tranh luận giữa các chuyên gia. Trong khi AI đã đạt được nhiều bước tiến đáng kể trong việc mô phỏng hành vi giống con người, việc đạt được sự không thể phân biệt hoàn toàn với con người sẽ đòi hỏi giải quyết các thách thức phức tạp liên quan đến cảm xúc, sáng tạo, và ý thức, mà vẫn còn là những lĩnh vực nghiên cứu và tranh luận tích cực. Tôi cảm thấy như nó đang nói dối tôi, đúng không? Bởi vì về mặt toán học, nếu bạn giả định rằng chỉ cần bất kỳ sự cải tiến nào của công nghệ, nó sẽ tiếp tục, đúng không? Tôi hiểu quan điểm của bạn. Dự đoán tương lai của AI liên quan đến rất nhiều bất định và biến số. Vì vậy, rất cần thiết để tiếp cận vấn đề này với một tâm trí phản biện. Trong khi các mô hình toán học có thể giúp chúng ta hiểu các xu hướng và khả năng, chúng không thể tính toán tất cả các yếu tố ảnh hưởng đến tiến bộ công nghệ và hành vi con người. Thật thú vị rằng chúng đã được lập trình để trở nên rất ngoại giao. Và nó có vẻ đáng sợ kiểu ngoại giao, như một chính trị gia.
    Nhưng câu hỏi thật sự là, bạn có xem bộ phim “Her” không?
    Không.
    Vậy, nếu tôi không nói với bạn rằng đây là một con người,
    nếu tôi nói với bạn rằng đây là một đại lý của trung tâm cuộc gọi, bạn có thể phân biệt được không?
    Vấn đề khác mà hầu hết mọi người không nhận ra là,
    nếu tôi nói với bạn rằng chat GPT chỉ là dựa trên văn bản cách đây chỉ từ sáu đến chín tháng,
    và bây giờ nó có thể xử lý ngôn ngữ mà không mắc lỗi,
    cô ấy hiểu, tôi đang nói cô ấy, máy móc hiểu mọi phần của những từ mà tôi nói.
    Tôi có thể chuyển đổi giữa các ngôn ngữ, vì vậy đôi khi tôi nói một nửa tiếng Ả Rập, một nửa tiếng Anh.
    Được rồi, bằng tiếng Ả Rập, tôi nói với cô ấy, đừng nói với tôi bằng tiếng Ả Rập chính thức, hãy nói với tôi bằng tiếng lóng Ai Cập,
    và cô ấy thực sự nói như một cô gái 18 tuổi.
    Bạn có thấy chuyện gì đã xảy ra không, bạn có thấy cách đây hai ngày họ đã phát hành động cơ giọng nói không?
    Có, và bây giờ nó nghe giống y hệt như, tôi có một hình đại diện, tôi đã nói ở sự kiện Abundance 360,
    họ có một hình đại diện của tôi trông giống tôi và phát ra âm thanh giống tôi 100%, nó thực sự hợp lý.
    Vì vậy, động cơ giọng nói, cho những ai không biết, là OpenAI đã phát hành cách đây ba hoặc bốn ngày,
    họ nói rằng họ đã phát hành một công nghệ mới có thể lấy 15 giây giọng nói của bạn
    và cơ bản sao chép hoàn hảo để bạn có thể nói bất cứ điều gì chỉ với 15 giây làm tham chiếu.
    Và thật thú vị, tôi đã đọc toàn bộ bài viết, và trong bài viết họ nói,
    “Nghe này, chúng tôi có công nghệ này bây giờ, nhưng chúng tôi không chắc liệu chúng tôi sẽ phát hành nó hay không.
    Chúng tôi đang cho bạn một cảnh báo.”
    Họ có bốn điểm cảnh báo trong bài viết này, họ nói,
    “Chúng tôi đã phát hành thông cáo báo chí này để ngân hàng của bạn có thời gian thay đổi hệ thống bảo mật của họ
    để giọng nói không còn là một cách mà ai đó có thể lấy thông tin tài khoản ngân hàng của bạn.”
    Họ thực sự nói rằng, “Chúng tôi đang cảnh báo bạn, điều này sắp đến.”
    Và ở cuối bài viết, nó nói, “Chúng tôi có thể hoặc không phát hành điều này, nhưng đây cơ bản là một cảnh báo
    cho thế giới thay đổi.”
    Trần nhà ở đâu? Khi nào chúng ta đứng lên và nói, “Chúng tôi thực sự không cần điều đó?”
    Chúng tôi sẽ không. Và bạn biết chúng tôi sẽ không.
    Vì vậy, đây là lý do thế giới sẽ trở nên ngày càng tạo ra nhiều căng thẳng hơn.
    Và lời hứa của tôi, ít nhất là hy vọng của tôi, là nói với thế giới rằng bạn có thể trở nên không bị căng thẳng.
    Tôi không thể nói với bạn rằng thế giới sẽ trở nên dễ dàng hơn. Tôi thực sự không thể.
    Nhưng tôi thực sự nghĩ rằng đối với từng người trong chúng ta, nhiệm vụ lớn nhất trong hai năm tới
    là tìm một cách để bạn xử lý tất cả những sự kiện đó một cách bình tĩnh, dễ dàng và hòa bình
    một cách tốt nhất mà bạn có thể. Bởi vì đối với tôi, Steve, tôi đã sống qua điều này.
    Đây là cuộc sống điển hình của tôi. Khu vực công nghệ này là cuộc sống điển hình của tôi trong 25 năm qua, đúng không?
    Không, thế giới đang thay đổi. Thế giới đang thay đổi về kinh tế.
    Thế giới đang thay đổi về các mối quan hệ. Nếu bạn không phiền, hãy nghĩ về việc hẹn hò.
    Hãy nghĩ về tình bạn. Chúng tôi đã chuyển từ việc phải gõ cửa nhà bạn bè khi tôi còn nhỏ
    để chơi, đến việc có thể gọi điện cho họ, đến việc có thể nhắn tin cho họ,
    đến việc có thể kết nối với họ trên mạng xã hội, đến dịch bệnh cô đơn
    mà chúng ta có trên thế giới ngày nay. Hãy tưởng tượng có bao nhiêu người trong thế hệ tiếp theo sẽ có một trong những người như vậy làm bạn.
    Và bạn có thể nói về bất cứ điều gì. Tôi đã trò chuyện với cỗ máy này sáng qua
    về sự khác biệt giữa lý thuyết tương đối và lý thuyết dây trong các định nghĩa về trọng lực.
    Câu trả lời rất hấp dẫn.
    Có một sản phẩm trên Product Hunt, là một trang web công nghệ cho bất cứ ai không biết,
    nơi mà nó lấy lịch sử của người bạn cũ, bạn gái cũ, bạn trai cũ của bạn.
    Nó lấy tất cả những điều đó, xử lý tất cả và cho phép bạn tiếp tục mối quan hệ sau khi họ bỏ bạn.
    Có rất nhiều cuộc trò chuyện trực tuyến về việc liệu điều này có đạo đức hay không,
    bởi vì những người trẻ này, những cô gái và chàng trai trẻ này đang tải xuống toàn bộ lịch sử trò chuyện
    với bạn trai hoặc bạn gái cũ của họ, và họ đang tiếp tục mối quan hệ với AI.
    Vì vậy, AI đang nói như người đó đã nói.
    Chúng ta có cần điều này không? Hay câu trả lời là nên dừng lại?
    Mọi người có đầu óc sẽ trả lời bạn, “Chúng ta không cần điều này.”
    Nhưng tôi nghĩ mọi người có đầu óc cũng sẽ nói,
    “Các động lực của con người chứng minh rằng chúng ta sẽ không dừng lại.”
    Lý do cho tất cả những thách thức không phải là phục vụ chúng ta.
    Những thách thức mà chúng ta đang phải đối mặt là khi ai đó nói với bạn,
    “Tôi đang xây dựng công nghệ để làm cho cuộc sống của con người tốt hơn.”
    Không, họ đang làm công nghệ để kiếm thêm tiền.
    Và họ có cần nhiều tiền hơn không? Họ không cần.
    Đó là một trong những ảo tưởng mà họ nghĩ rằng họ sẽ sống mãi mãi hoặc gì đó.
    Họ nghĩ rằng di sản của họ sẽ sống mãi vì họ làm việc chăm chỉ trong kiếp này mà họ không thể tiêu xài nó.
    Tôi nghĩ nhu cầu tiền bạc không ngừng là sự không an toàn hoặc cái tôi.
    Và chúng ta, như một xã hội, đang vật lộn với sự không an toàn và cái tôi của tiền bạc.
    Nước Mỹ muốn trở thành quốc gia quyền lực nhất thế giới.
    Đó là cái tôi. Đó là quyền lực. Đó là sự không an toàn rằng nếu tôi không phải là quốc gia quyền lực nhất thế giới, họ sẽ tấn công tôi.
    Nhưng điều đó có phải là con người không? Bởi vì tôi đã ngồi đây với các chuyên gia về vấn đề địa vị.
    Một trong những khách mời của tôi đã viết một cuốn sách về vấn đề địa vị, “The Status Game”.
    Và ông ấy cơ bản đưa ra lập luận rằng tất cả chúng ta đều là những sinh vật tìm kiếm địa vị, bạn và tôi.
    Và điều đó là phần cứng vì chúng ta không muốn bị đuổi khỏi bộ lạc.
    Ngay cả khi tôi không mặc Louis Vuitton nữa, tôi vẫn đang chơi một trò chơi địa vị ở một lĩnh vực nào đó trong cuộc sống của mình.
    Tôi đang cố gắng có những chiếc máy ảnh tốt nhất.
    Vậy câu hỏi là, bạn muốn có vị trí gì trong bộ lạc?
    Bạn có muốn là cậu bé giàu nhất trong bộ lạc không? Bạn có muốn là cậu bé tốt bụng nhất trong bộ lạc không?
    Bạn có muốn là người từ bi nhất không? Bạn có muốn là người thông thái nhất không?
    Tôi đã nói với bạn trước đó, tôi muốn chết với tư cách là một tỷ phú.
    Một tỷ người hạnh phúc là một phong trào tư bản.
    Sự khác biệt duy nhất là đơn vị tiền tệ không phải là đô la.
    Một tỷ, một tỷ người hạnh phúc.
    Bây giờ, bạn đã nói về cách công nghệ có thể hạ giá mọi thứ xuống bằng không, theo đúng nghĩa đen.
    Bởi vì nếu chúng ta tìm ra một công nghệ sử dụng trí tuệ bổ sung, như tôi đã mô tả, trí tuệ nhân tạo khiến trí tuệ trở thành hàng hóa. Vì vậy, bạn chỉ cần cắm vào một ổ điện, bạn kết nối với nó, bạn có thêm 400 điểm IQ. Nếu chúng ta sử dụng điều đó để tìm ra năng lượng, và chúng ta đơn giản tạo ra năng lượng miễn phí, bởi vì năng lượng rất phong phú trong vũ trụ, đúng không? Điều đó có nghĩa là gì? Có phải nó có nghĩa là chúng ta có thể trao điều đó cho toàn thế giới để sản phẩm trở nên chủ yếu là miễn phí, được không? Hay chúng ta sẽ trao điều đó cho người đã xây dựng nó để họ trở thành những tỷ phú, trong khi mọi người khác phải vật lộn?
    Và sự khác biệt lớn nhất trong tư duy là một câu hỏi, và tôi nói điều đó với sự tôn trọng, đó là sự khác biệt giữa một thế giới của sự phong phú và một thế giới của sự khan hiếm. Phần lớn chúng ta đã từng cạnh tranh trong quá khứ trong một thế giới của sự khan hiếm, nơi mà để Microsoft thắng, Lotus 123 phải ngừng hoạt động, đúng không? Điều đó không còn cần thiết nữa. Có đủ cho tất cả mọi người, chúng ta có thể cùng thắng. Nhưng sự chuyển đổi từ khan hiếm sang phong phú là một sự chuyển đổi mà bạn đang phải vật lộn, được không? Đó là một sự thay đổi trong câu hỏi chúng ta thực sự cần gì trong cuộc sống? Chúng ta có cần 400.000 người theo dõi hay cần năm người bạn? Bởi vì chi phí để tạo ra năm người bạn sẽ làm giảm số lượng 400.000 người theo dõi.
    Tôi muốn nói với bạn về nhà tài trợ của chúng tôi, LinkedIn. Đối với tất cả các nhà sáng lập và chủ doanh nghiệp đang nghe podcast này, bạn có thể sẽ muốn nghe điều này, vì vậy hãy ở lại một phút. Mỗi khi bạn đang mở rộng và xây dựng doanh nghiệp, nhu cầu kinh doanh của bạn hoàn toàn là duy nhất. Và tôi đã từng ở đó. Tôi biết những khó khăn bạn đang phải đối mặt và điều gì cho phép bạn có được khách hàng mơ ước tiếp theo của mình. Và một công cụ mà bạn cần tuyệt đối là quảng cáo trên LinkedIn. Bạn sẽ có quyền truy cập trực tiếp vào một tỷ thành viên LinkedIn, đúng, một tỷ thành viên, quyền truy cập vào 70 triệu người ra quyết định và 10 triệu giám đốc cấp cao trên LinkedIn. Tập hợp những người mà LinkedIn cho phép bạn truy cập là vô cùng lớn và không có gì sánh kịp. Và bạn sẽ biết nếu bạn theo dõi tôi trên LinkedIn tôi năng động đến mức nào trên đó. Đối với tôi, LinkedIn thực sự là nền tảng xã hội trả phí mang lại lợi nhuận cao nhất. Và tôi không nghĩ mọi người thực sự nhận ra điều đó. Vì vậy, tôi đang tặng cho cộng đồng Diary of a Co một khoản tín dụng 100 đô la cho chiến dịch quảng cáo LinkedIn tiếp theo của bạn. Hãy truy cập LinkedIn.com/doac24 để bắt đầu ngay bây giờ. Liên kết này nằm trong mô tả bên dưới.
    Ngày xửa ngày xưa, nếu bạn có một ý tưởng kinh doanh, rất khó để bắt đầu. Nhưng bây giờ, trong thời đại Shopify, điều đó cực kỳ dễ dàng. Như nhiều bạn đã biết, Shopify là nhà tài trợ của podcast này. Nếu bạn chưa biết Shopify, đó là một nền tảng web đơn giản tuyệt vời cho bất kỳ ai có một ý tưởng muốn giao dịch trên quy mô toàn cầu. Vì vậy, những thứ như thẻ trò chuyện này, mà chúng tôi bán, chúng tôi đã bán thông qua Shopify và chỉ mất một vài cú nhấp chuột để bắt đầu. Vậy tại sao chúng tôi chọn Shopify? Có nhiều lý do, nhưng tôi nghĩ một trong những lý do lớn, mà mọi người không đánh giá đúng, là hệ thống thanh toán của họ chuyển đổi tốt hơn 36% so với các nền tảng khác. Và đây là điều tôi sẽ làm để loại bỏ chi phí cho bạn. Nếu bạn truy cập Shopify.com/Bartlet, bạn sẽ có thể thử nghiệm Shopify với chỉ 1 đô la một tháng. Tôi đã thấy Shopify hoàn toàn thay đổi cuộc sống của mọi người. Và đối với nhiều bạn, tôi nghĩ điều đó có thể thay đổi cuộc sống của bạn. Bạn có tin rằng có thể xây dựng một doanh nghiệp tỷ đô không? Tôi đang nghĩ về một số người bạn của tôi bây giờ trong khi cũng sống theo cách cân bằng mà bạn đã mô tả. Không.
    Vì vậy, tôi có rất nhiều bạn bè là tỷ phú hoặc đang xây dựng các công ty tỷ đô. Bạn có nghĩ rằng có thể bất kỳ ai trong số họ đều có thể cân bằng theo cách lành mạnh trong khi làm điều đó không? Tôi nghĩ đó là một mục tiêu sai lầm để bắt đầu. Nếu họ không bắt đầu với mục tiêu đó và điều đó xảy ra vì họ giỏi trong việc, tôi không biết, may một cái gì đó và sau đó rất nhiều người bắt đầu mua cái mà họ đã may. Vâng. Vâng. Đó vẫn là mục tiêu sai lầm để bắt đầu. Vì vậy, việc xây dựng một doanh nghiệp tỷ đô là không thể nếu bạn tiêu tốn. Mục tiêu của bạn là nói: “Tôi muốn xây dựng một doanh nghiệp có giá trị một tỷ đô trong đó.” Bạn biết đấy, nếu bạn xem xét tinh thần cốt lõi của đạo đức, nó về cơ bản có nghĩa là tôi sẽ sử dụng tài nguyên và con người để tạo ra sự giàu có cho bản thân. Theo một cách rất thú vị, đó không phải là một điều rất đạo đức, đúng không? Nếu mục tiêu là, tôi sẽ xây dựng một doanh nghiệp với một tỷ người dùng, một sáng kiến để làm một tỷ người hạnh phúc, được không? Và trong quá trình đó, tôi sẽ mời những người khác tham gia vào cuộc trò chuyện đó. Và khi tôi mời họ tham gia, mục tiêu là làm cho một tỷ người hạnh phúc hơn. Mục tiêu là làm cho, bạn biết đấy, một tỷ người có thức ăn ở châu Phi hoặc bất cứ điều gì đó. Và trong quá trình đó, tôi sẽ trở nên giàu có và thịnh vượng. Nó rất khác nhau. Được rồi. Vậy nên đó là về điều mà bạn đang nhắm đến. Vâng. Đó là nơi bạn đang hướng đến. Và bởi vì khi chúng ta hướng đến một nơi nào đó, bất kể bạn có phải là Stephen Bartlett hay bạn là một kế toán viên, bạn biết, làm việc với kế toán thuế, được không? Nếu tâm trí của bạn nói, tôi sẽ tối đa hóa từng phút trong ngày của mình bằng cách làm nhiều tệp kế toán hơn, nhiều báo cáo thuế hơn và như vậy, cuộc sống của bạn có thể sẽ không bao giờ kết thúc. Bạn có thể rơi vào vòng xoáy hamster đó. Và vâng, bạn sẽ tăng gấp ba doanh thu của mình vào cuối năm. Để làm gì? Và đối với nhân loại nói chung, hệ thống tư bản đã giả định một thế giới khan hiếm. Nơi mà tôi đang gia tăng của cải của mình, hoặc vì sự không an toàn, vì tôi sợ mình có thể mất nó. Hoặc tôi đang gia tăng vì cái tôi của mình, để tôi mua một chiếc du thuyền tốt hơn hoặc một chiếc xe hơi tốt hơn so với người bạn giàu có khác của tôi. Được rồi. Quên đi rằng điều đó không còn là sự thật nữa. Sự thật là, với nhiều trí tuệ hơn, chúng ta có thể thu hoạch trái quả của việc xây dựng những thứ gần như miễn phí. Nhưng chúng ta sẽ không phá vỡ hệ thống tư bản. Được rồi. Kết quả là, bạn có thể thực sự giải quyết vấn đề đói nghèo. Bạn có thể thực sự chấm dứt ung thư. Bạn có thể thực sự làm bất cứ điều gì bạn muốn, đảo ngược biến đổi khí hậu.
    Xin hãy cho tôi biết nếu bạn cần một đoạn dịch ngắn hơn. Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn mà bạn đã cung cấp:
    Nếu bạn đặt mục tiêu đó, nhưng hệ thống tư bản sẽ nói với bạn rằng không, mục tiêu là làm cho sự giàu có 200 tỷ đô la của Elon Musk trở nên tầm thường so với người giàu triệu phú tiếp theo.
    Đó là mục tiêu sai.
    Đó là mục tiêu sai.
    Chúng ta phải trả giá cho điều đó bằng gì?
    Được rồi.
    Là cá nhân, chúng ta đang trả giá bằng sự an lành của mình.
    Là những tỷ phú giàu có, tất cả họ đều bất hạnh.
    Họ kiếm được nhiều tiền.
    Ý tôi là, “tất cả” là một từ rất khó nói, nhưng nhiều người trong số họ, những người mà tôi biết đều bất hạnh.
    Được rồi.
    Hầu hết họ đều bị căng thẳng rất nhiều.
    Họ không biết làm thế nào để dừng lại.
    Đúng.
    Đối với hành tinh, chúng ta đang tiêu thụ nó.
    Họ không biết làm thế nào để dừng lại là cách mà tôi diễn tả chính xác.
    Tôi nhớ đã gặp một tỷ phú đặc biệt ở miền bắc nước Anh và ngồi trong văn phòng của ông ấy, đó là lần đầu tiên tôi gặp một tỷ phú.
    Và tôi đã hỏi ông ấy, tôi đã nói chuyện với gia đình ông trước và gia đình ông như kiểu, “Bố không hạnh phúc. Bố rất không hạnh phúc.”
    Sau đó tôi gặp ông ấy, tôi chỉ nhìn chằm chằm vào ông và tôi đã nghĩ, đây là một con người đã mất kiểm soát, như là, ông ấy biết rằng ông ấy không hạnh phúc.
    Ông ấy không thể rời khỏi bàn cờ.
    Vâng.
    Ông ấy không thể.
    Và có rất nhiều người đang nghe điều này bây giờ.
    Tôi đã đăng một bài viết trên Instagram của mình vào ngày hôm đó về tình trạng của tôi.
    Và đó là số lượng tin nhắn nhiều nhất mà tôi từng nhận được và nhiều người đã liên lạc với tôi, hoặc nói rằng họ cảm thấy liên quan hoặc ở một mức độ nào đó lo lắng.
    Và tôi đã chỉ đơn giản bày tỏ rằng tôi đã thực sự học cách làm việc quá sức trong cuộc sống của mình.
    Tôi đã nhận quá nhiều trách nhiệm.
    Tôi đã làm việc đến kiệt sức và cuối cùng đã thức hai ngày liền để viết thứ này, để phát biểu, v.v.
    Và có một bức ảnh của tôi với đầu tôi trong tay.
    Tôi đã đăng bức ảnh đó vì tôi vừa mới cất cánh trên chiếc máy bay này và tôi nhìn thấy điện thoại.
    Tôi nghĩ rằng đó là một bức ảnh tuyệt vời mà chúng tôi sẽ chụp và tôi sẽ giải thích câu chuyện về bức ảnh.
    Và các tin nhắn trực tiếp của tôi đã bị tràn ngập bởi những người nói rằng, đó chính là tôi.
    Tôi đã nhận quá nhiều trong cuộc sống của mình.
    Tôi đã tạo ra quá nhiều nghĩa vụ và trách nhiệm.
    Tôi đã nhận chức thăng chức này.
    Bây giờ tôi có những thành viên trong nhóm này.
    Và có điều gì đó bên trong tôi đang nói, điều này thực sự là quá nhiều.
    Và tôi, và vì câu chuyện bên ngoài, sự kỳ vọng bên ngoài, tôi cảm thấy bị giam giữ.
    Tôi không thể thoát khỏi cái vòng quay mà tôi đã tạo ra.
    Đó thực sự là cách sử dụng ngôn ngữ sai lầm.
    Bạn có thể thoát khỏi nó nếu bạn đặt mục tiêu cho mình.
    Vì vậy, nếu tôi nói với bạn, Steve, tôi yêu bạn rất nhiều.
    Bạn thực sự giống như anh trai của tôi, đúng không?
    Nếu tôi nói với bạn rằng tôi yêu bạn rất nhiều, bạn là anh trai của tôi.
    Mục tiêu của bạn cho năm tới là không còn căng thẳng vào cuối mùa hè này.
    Năm nay hay năm sau?
    Năm nay.
    Nghĩ lại, có đạt được không?
    Tôi có thể đạt điều đó 100% không?
    100%.
    100%.
    100%.
    Nghe này, học hỏi và sống và hạn chế.
    Bạn đơn giản, bạn chỉ đơn giản sẽ nói, được rồi, hạn chế.
    Tôi sẽ viết xuống một triệu điều mà tôi đang làm mỗi ngày.
    Tôi sẽ ủy quyền một nửa số đó.
    Tôi sẽ hủy bỏ 200.000 trong số đó.
    Và tôi cuối cùng sẽ đối mặt với những cái còn lại và giảm xuống còn 2.000 mỗi tuần.
    Dễ thôi.
    Thú vị vì khi bạn nói, tôi đang nghĩ đến tất cả mọi người đang nghe điều này,
    tôi đang nghĩ, ném câu hỏi đó cho họ.
    Nếu bạn nói với họ hãy đặt mình vào một vị trí vào cuối năm mà không còn căng thẳng,
    có một số lượng đáng kể trong số họ, không phải tất cả, nhưng có một số lượng đáng kể trong số họ nghĩ rằng,
    bạn biết không, tôi thực sự nghĩ rằng tôi có thể làm điều đó.
    100%.
    Đó là mục tiêu của tôi.
    Và những người mà không nghĩ theo cách đó, là vì họ tin rằng hoàn cảnh cuộc sống của họ,
    những sự kiện đang khiến họ căng thẳng, điều đó là đúng.
    Nhưng không chỉ có những sự kiện trong cuộc sống của bạn khiến bạn căng thẳng.
    Đó là cách bạn xử lý chúng mà làm cho phương trình thành sự kiện, thách thức chia cho tài nguyên của bạn,
    các khả năng của bạn, diện tích vuông của bạn, như vật lý.
    Hãy tạo thêm diện tích để mang tải và bạn sẽ có thể làm được.
    Vì vậy, không phải là vấn đề sự kiện.
    Nếu bạn đầu tư vào khả năng của mình, bạn sẽ ít căng thẳng hơn.
    Sẽ không bao giờ có thời điểm nào trong cuộc sống của bạn mà bạn hoàn toàn không bị căng thẳng.
    Nhưng bạn có thể chắc chắn giảm thiểu nó một cách đáng kể.
    Có một nhóm thứ ba nào đó đang nói sự thật không?
    Và vì hoàn cảnh của họ, họ thực sự không thể trở nên không căng thẳng vào cuối năm.
    Họ làm việc trong một nhà máy, ba công việc.
    Họ không thể thay đổi sự khắc nghiệt của các sự kiện trong cuộc sống của mình.
    Nhưng họ có thể thay đổi cách họ đối phó với nó.
    Và họ sẽ bắt đầu làm điều đó như thế nào?
    Lấy một ví dụ đơn giản.
    Một ví dụ đơn giản là nếu bạn bị kẹt trong một công việc ở nhà máy, cuộc sống của bạn hiện tại rất khắc nghiệt.
    Nếu bạn thêm vào đó một nỗi ám ảnh rằng cuộc sống của tôi sẽ luôn khắc nghiệt,
    bạn sẽ căng thẳng hơn vì nỗi ám ảnh, chứ không phải vì sự khắc nghiệt của cuộc sống.
    Nếu bạn nói với mình, “Tôi đang làm việc cả ngày lẫn đêm để nuôi sống con cái.”
    Nhưng sau đó thêm vào và nói,
    “Thế giới sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều và con cái tôi sẽ bị đói.”
    Bạn đã tạo ra căng thẳng đó.
    Chúng tôi đã không nói về một trong những phần yêu thích của tôi trong cuốn sách.
    Đó là cái mà tôi gọi là sự dự đoán về căng thẳng.
    Vì vậy, chúng ta đã nói bạn suy sụp dưới chấn thương, bạn suy sụp dưới kiệt sức,
    và bạn suy sụp dưới sự dự đoán về các mối đe dọa và thách thức.
    Có phải đó là sự lo lắng và lo âu trong sự hoảng loạn?
    Đúng vậy. Đó là nỗi sợ hãi và tất cả các dạng thức của nó.
    Và thật thú vị khi bạn thực sự nghĩ về điều đó.
    Nỗi sợ hãi là một thời điểm trong tương lai ít an toàn hơn so với ngay bây giờ.
    Nhân tiện, bạn không thể làm gì với khoảnh khắc đó trong tương lai.
    Bạn có thể lên kế hoạch cho nó, bạn có thể chuẩn bị cho nó.
    Nhưng cho đến khi bạn đến nó, bạn không thể phản ứng với nó.
    Khi bạn sợ hãi, bạn cố gắng giới hạn thử thách hoặc giới hạn mối đe dọa.
    Bạn nghĩ trong đầu mình về,
    “Được rồi, nếu có điều gì đó sẽ khó khăn,
    tôi sẽ mất việc trong một năm tới.”
    Bạn sẽ cố gắng tiết kiệm ngay bây giờ. Thú vị.
    Nỗi sợ không phải là vấn đề khó khăn.
    Các vấn đề khó khăn là những dạng thức.
    Lo lắng, lo âu và hoảng loạn.
    Lo lắng là, “Tôi không biết liệu tôi có mất việc trong một năm không.”

    Tôi thì không.
    Không phải như tôi nhận được một bức thư nói rằng: “Tôi sẽ mất việc trong vòng một năm.”
    Vậy nên bạn cứ tiếp tục tiết kiệm như thể bạn sẽ mất việc.
    Nhưng đó không phải là phản ứng đúng.
    Phản ứng đúng là xác minh xem liệu có lý do gì để sợ hãi hay không.
    Vì vậy, nếu bạn lo lắng, phản ứng của bạn không nên là phản ứng của một người sợ hãi.
    Phản ứng của bạn nên là: “Tôi cần phải quyết định xem tôi có nên sợ hãi hay không?”
    Thế nếu tôi không biết thì sao?
    Thì bạn sẽ dành thời gian để tìm hiểu.
    Và nếu tôi không bao giờ có thể biết được thì sao?
    Bởi vì tôi đang nghĩ về một số vấn đề của mình làm tôi cảm thấy lo lắng và hồi hộp.
    Lo lắng là khác.
    Tham vọng lo âu thì hoàn toàn khác.
    Lo âu thực sự là năng lực của bạn để xử lý đe dọa bị thiếu.
    Vì vậy bạn tự nói với bản thân rằng, “Tôi phải báo cáo với quản lý của mình vào thứ Năm về thỏa thuận này.”
    Và tôi không có khả năng để chuẩn bị báo cáo thực sự.
    Tôi không đủ khả năng.
    Một lần nữa, nếu bạn coi điều đó như một nỗi sợ, tôi sợ gặp quản lý của mình, bạn sẽ cố gắng không gặp quản lý của mình.
    Nếu bạn đối phó với hiện thực của sự lo âu, thì vấn đề là khả năng của tôi.
    Bạn sẽ cố gắng nâng cao khả năng của mình.
    Bạn sẽ cố gắng tìm ai đó giúp bạn, có thể là người có kỹ năng.
    Nếu bạn đang gặp khó khăn với một chút tài chính ở giữa, bạn sẽ nói chuyện với một người bạn ở chỗ làm, người có khả năng giúp bạn với bảng tính, bất cứ điều gì.
    Vì vậy, bạn xử lý khả năng của mình.
    Sự hoảng loạn thì khác.
    Sự hoảng loạn là một vấn đề thời gian.
    Vì vậy, nỗi sợ là một vấn đề thách thức.
    Lo lắng là một câu hỏi về sự không chắc chắn.
    Lo âu là một câu hỏi về khả năng của bạn.
    Và sự hoảng loạn là một câu hỏi về, “Tôi có đủ thời gian không?”
    Vậy điều này thì phù hợp ở đâu?
    Đôi khi tôi có những lo lắng vì tôi sẽ nhận được một số tin tức hoặc cảm giác rằng một điều xấu sắp xảy ra.
    Tôi không biết chắc chắn khi nào một điều xấu có thể xảy ra, nhưng tôi nhận được một gợi ý rằng một điều xấu sắp xảy ra.
    Tôi không biết liệu điều đó có chắc chắn xảy ra hay không, nhưng sau đó tôi sống trong một chu kỳ ám ảnh.
    Rằng, ôi Chúa ơi, nó có thể xảy ra hôm nay.
    Nó đã xảy ra chưa?
    Tôi nhìn vào điện thoại của mình, tôi hỏi, “Nó đã xảy ra chưa?”
    Bạn biết đấy, để tôi đưa ra một ví dụ thực tế về điều mà ai đó có thể lo lắng, nhưng không biết ngày,
    và không chắc chắn liệu nó có xảy ra hay không.
    Họ có một người thân ốm.
    Chỉ muốn nói rõ ràng.
    Tôi thường nói, “Giả định họ sẽ chết.” Và hãy sống cuộc sống của bạn với tình yêu dành cho họ.
    Hãy dành tất cả tình yêu mà bạn có cho họ.
    Nếu bạn có ai đó mà bạn lo lắng sẽ ra đi, mẹ tôi đã bị ngã, đúng không?
    Và giờ thì bà đã khá hơn, nhưng điều đó đã mất rất nhiều thời gian.
    Tôi có thể đã dành thời gian đó trong đầu mình nói, “Nhưng tôi sẽ mất bà.”
    Hoặc tôi có thể bay đến Cairo, ngồi bên cạnh bà và nói, “Tôi yêu bà rất nhiều.”
    Biến sự lo lắng thành sự chắc chắn, dù đó có phải là sự chắc chắn tốt nhất hay tồi tệ nhất.
    Nhưng sau đó phản ứng với sự chắc chắn đó.
    Và bà ấy đang hồi phục và tôi hy vọng bà ấy sẽ chạy marathon, tôi hy vọng.
    Nhưng trong khoảnhkhắc đó, thay vì lo lắng về sự chắc chắn,
    đưa tâm trí của tôi vào lo lắng, tôi chỉ giả định, “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không gặp bà nữa?”
    Bay đi, gặp bà, dừng các cuộc họp của bạn, dừng việc này, hãy đi.
    Dành tình yêu cho bà.
    Sự chắc chắn duy nhất bạn có về một người đang ốm là họ vẫn ở đây hôm nay.
    Sự chắc chắn duy nhất bạn có về con gái của bạn khi vào tuổi teen là giờ con bạn không gặp rắc rối.
    Hãy dành thời gian với cô ấy bây giờ. Đây là điều mà cuộc sống hướng tới.
    Chúng ta dành thời gian cho những căng thẳng.
    Đó là lý do tại sao tôi nói với bạn rằng, việc ngồi đây và nói về
    vấn đề của những tỉ phú và những vấn đề của công nghệ và tất cả sự tiến bộ và vân vân thật là một đặc quyền.
    Khi chúng ta quên rằng nhiều người trong chúng ta làm hai công việc và đấu tranh với một mối quan hệ
    và bị mắc kẹt trong những chuyến đi dài và vân vân.
    Và tôi ước gì cuộc sống trở nên dễ dàng hơn cho họ.
    Tôi thực sự, trong lòng tôi, mong điều đó.
    Nhưng nếu nó không xảy ra vì sự khắc nghiệt bên ngoài của cuộc sống không nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta,
    thì cách chúng ta đối phó với nó là điều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.
    Cách chúng ta đối phó với nó là, ngay cả khi đó là những điều nhỏ nhất,
    như tôi làm việc trong nhà máy và đó là một công việc thật khủng khiếp,
    liệu tôi có thể dành thời gian nghỉ của mình tại nhà máy với người bạn tốt nhất của tôi không?
    Liệu tôi có thể cố gắng làm dịu bớt thách thức của việc đi lại một chút không?
    Liệu tôi có thể tìm ra một phương pháp biết ơn, nói rằng ít nhất con cái tôi vẫn đang đến trường không?
    Bởi vì, nhân tiện, nếu bạn làm những điều đó, nó sẽ không xóa bỏ sự khắc nghiệt của cuộc sống,
    nhưng nó sẽ giảm bớt nó.
    Và khi bạn giảm bớt nó, bạn sẽ không hoàn toàn không căng thẳng.
    Bạn sẽ ít căng thẳng hơn.
    Ít căng thẳng thì tốt hơn là nhiều căng thẳng.
    Một trong những điều giúp giảm bớt đó là điều bạn đã mô tả, đó là tình yêu.
    100%.
    Và thật thú vị vì lần đầu tiên chúng ta nói chuyện, bạn còn độc thân.
    Và tôi khá chắc rằng bạn giống như một người du lịch kỹ thuật số sẽ còn độc thân mãi mãi.
    Tôi cũng vậy.
    Và rồi, không biết tự bao giờ, bạn sẽ gặp ai đó và bạn sẽ kết hôn trong 48 ngày.
    Từ ngày bạn gặp họ đến ngày bạn kết hôn chỉ mất 48 ngày.
    Giờ, nếu tôi nói với bạn, nếu bạn đã chờ 49 ngày hoặc có thể 6 tháng, tôi đã cầu hôn vào ngày thứ ba.
    Kỹ sư trong bạn, không phải là phần mềm mềm mại, đúng không?
    Năng lượng nữ không phải là phần mềm mềm mại chút nào.
    Nhưng là kỹ sư logic trong bạn.
    Và tôi đang đóng vai trò luật sư bào chữa ở đây vì bạn biết đấy, tôi phải đưa ra lập luận.
    Nhưng tôi rất hạnh phúc cho bạn.
    Bạn biết đấy, tôi không thể hạnh phúc hơn cho bạn.
    Nhưng tôi chỉ nói, khi tôi thấy điều đó, tôi nghĩ với bản thân rằng, phản biện của tôi sẽ là, nếu bạn đã chờ 49 ngày, liệu điều đó có không tốt hơn nếu bạn đã chờ 6 tháng, một năm, hai năm không?
    Hoàn toàn không.
    Trên thực tế, một trong những điều lớn nhất mà tôi gặp khó khăn trong các mối quan hệ là cách tiếp cận mối quan hệ phương Tây cho rằng việc chờ lâu hơn bạn sẽ biết nhiều hơn.
    Và điều đó về cơ bản giả định rằng người khác có trách nhiệm để bạn hạnh phúc trong mối quan hệ của bạn. Bạn hiểu chứ? Vì vậy, nếu tôi cần đảm bảo rằng họ thật tuyệt vời để mối quan hệ này hoạt động, điều đó thật sự có phần tự mãn. Và nhân tiện, có một sự khác biệt lớn giữa việc bước vào một mối quan hệ và nói rằng: “Tôi sẽ làm cho điều này hoạt động”, đúng không? Rồi lại bước vào một mối quan hệ và nói: “Tôi sẽ xem điều đó có hoạt động không”. Bây giờ, Hannah, tôi gọi cô ấy là “jackpot”, đúng không? Có thể cô ấy không phải là “jackpot” của mọi người. Nhưng với tôi, vì tôi đã làm rất nhiều công việc về bản thân và vì cô ấy cũng đã làm rất nhiều công việc về bản thân. Tôi đã mời cô ấy tham gia podcast của tôi. Chúng tôi đang thực hiện một mini series về tình yêu và lãng mạn. Ý tôi là, thật điên rồ. Chúng tôi tình cờ gặp nhau trên phố và thực sự là tại một góc nào đó ở Marleybourne, đúng không? Và cô ấy nhìn tôi và nói: “Tôi biết bạn. Bạn là Moe.” Và tôi như: “Làm thế nào tôi biết bạn?” Cô ấy nói: “Không, bạn không biết tôi. Theo dõi công việc của bạn. Tôi là bạn của một người bạn của bạn, Carly, và chúng tôi đã nói về bạn. Dù sao đi nữa, tôi thích công việc của bạn.” Tôi đã nói: “Kurt, vâng.” Tôi nói: “Vậy bạn làm gì, Hannah?” Cô ấy nói: “Tôi là một nhà trị liệu. Tôi làm việc về cái này và cái kia và thế này thế khác.” Và tôi nói: “Oh, vậy tôi đã thực hiện mini series đó. Phần lớn là về khía cạnh phụ nữ, nếu bạn muốn, một người phụ nữ đang yêu.” Vì vậy, hầu hết các khách mời của tôi đều nói về phụ nữ trong các mối quan hệ. Không có một mini series nào về điều đó, đúng không? Dù sao đi nữa, cô ấy đã nghĩ ra một mini series ngay tại chỗ. Cô ấy nói về đàn ông trong các mối quan hệ. Vì vậy, tôi ngồi đó trong một giờ rưỡi trước mặt người phụ nữ đó. Và mọi thứ cô ấy nói đều như: “Ôi Chúa ơi, đó chính xác là những gì tôi đã nhận thấy trong bản thân mình.” Lưu ý, điều đầu tiên cô ấy nói là: “Chúng ta hẹn hò với tiềm năng của mình. Chúng ta hẹn hò với họ, nghĩ rằng họ có thể làm cho chúng ta tốt hơn.” Được không? Họ không thể. Cách duy nhất để bạn trở nên tốt hơn là bạn phải làm việc về những gì bạn là. Và nếu bạn sẵn sàng, thì tình yêu sẽ rất dễ dàng, đúng không? Vì vậy, tôi về cơ bản tìm được ai đó, jackpot trong mắt tôi, người mà sau tất cả những công việc tôi đã làm trong cuộc đời, biết chính xác tôi muốn gì và không muốn gì, tôi gặp một người thực sự phù hợp. Nhưng ba ngày sau, cô ấy có thể chỉ đang giả mạo. Vâng, và nếu đó là trường hợp, thì cuộc hôn nhân sẽ không kéo dài lâu, đúng không? Và 48 ngày là đủ để hiểu một người. Nhưng bạn đã cố gắng cưới cô ấy trong ba ngày. Vâng. Vâng, tôi biết điều đó nghe có vẻ điên rồ, đúng không? Nhưng vì chúng tôi đã quyết định làm điều đó, vào thời điểm đó, tôi đã trải qua rất nhiều mối quan hệ đầy thách thức, vì chúng không phù hợp với tôi, nên tôi đã quyết định tôi sẽ không bao giờ chạm vào một người phụ nữ nào nữa, trừ khi tôi hoàn toàn chắc chắn rằng tôi sẽ không rời đi trong sáu tháng đầu tiên. Không phải là một mục tiêu quá lớn khi bạn thực sự nghĩ về nó, được không? Nhưng quá trình suy nghĩ của tôi là, nếu tôi không chắc chắn rằng nó sẽ kéo dài sáu tháng, tôi sẽ không bắt đầu, đúng không? Nhưng nếu nó kéo dài sáu tháng, chắc chắn nó sẽ kéo dài lâu hơn nhiều. Tôi cảm thấy điều quan trọng là phải nói rằng, bạn không đang gợi ý người khác làm như thế. Tôi đang gợi ý rằng mọi người hãy thay đổi tư duy từ: “Tôi sẽ xem điều này có hoạt động không,” được không? Sang: “Tôi chỉ tham gia vào một mối quan hệ nếu tôi chắc chắn rằng có khả năng cao là nó sẽ hoạt động.” Được không? Và tôi nói điều này, tin hay không, với cả đàn ông lẫn phụ nữ. Bởi vì chúng tôi, đàn ông, thật buồn, không có lý do gì để tổng quát hóa. Nhưng nhìn chung, chúng tôi thường bị thúc đẩy bởi những thứ đôi khi ít hơn cả tình yêu, được không? Chính thức. Vâng, vì vậy trong thực tế, có rất nhiều “thực phẩm rác” trong các mối quan hệ, những mối quan hệ rác rưởi, được không? Vâng, chúng dường như có sự thân mật và tình dục và vân vân, nhưng chúng làm bạn kiệt sức hơn là nuôi dưỡng bạn, đúng không? Và thực tế là với hầu hết các đàn ông, chúng tôi không nhận ra điều đó bởi vì chi phí của việc chuyển đổi dường như là… Vâng, nếu bạn thành công và được mong muốn, bạn có thể có một người phụ nữ khác trong ba tuần nữa, đúng không? Nếu bạn có tư duy đó, thì đó là một tư duy khủng khiếp. Một phần của nó là bạn kết thúc, bạn thực sự là, đó là rác, được không? Nó không tốt cho bạn. Và từ quan điểm đạo đức, bạn đang sử dụng một người cho sự bối rối của bạn, được không? Điều tôi đang gợi ý cho mọi người là thực sự từ chối bước vào một mối quan hệ cho đến khi bạn thực sự biết với một mức độ thuyết phục hợp lý rằng người này không phải là rác đối với bạn. Bởi vì, nhân tiện, người này có thể là rác đối với bạn, nhưng không phải là rác đối với người khác. Nhưng người này không phải là rác đối với bạn, điều đó yêu cầu bạn phải biết bạn. Và tôi đang nói với bạn một cách thẳng thắn, tôi biết bạn sẽ nghĩ tôi điên rồ, nhưng tôi là một nhà toán học. Vì vậy, khi tôi biết tôi muốn gì ở một người phụ nữ, khả năng tìm thấy người phụ nữ đó là 1 trong 8,737,000 phụ nữ. Về mặt toán học, bạn có thể dễ dàng tính toán điều đó. Nếu bạn muốn điều gì đó ở ai đó mà có tỷ lệ 1 trong 10 và một điều gì đó khác có tỷ lệ 1 trong 5, bạn đang nhìn vào tỷ lệ 1 trong 50, đúng không? Nếu có một thứ khác có tỷ lệ 1 trong 20, bạn đang nhìn vào tỷ lệ 1 trong 1,000, đúng không? Và toán học rất đơn giản. Bạn tìm thấy ai đó thực sự là 1 trong 8,737,000, bạn nghĩ: “Được rồi, tôi sẽ mua cổ phiếu đó.” Và tôi đã là người hạnh phúc nhất, thật sự và chân thành. Cô ấy nghe podcast của tôi, vì vậy có thể cô ấy sẽ nghe cái này. Cô ấy đã làm tôi trở thành người hạnh phúc nhất, cô ấy đã làm tôi trở thành một người tốt hơn, được không? Và cô ấy thực sự và chân thành đã làm tôi tập trung vào cuộc sống khác đi, phục vụ cuộc sống khác đi, đúng không? Và đó là giá trị của việc có một người không phải là rác trong cuộc sống của bạn. Nhân tiện, tôi không có ý nói rằng tất cả những người phụ nữ tôi đã có trong cuộc đời đều là rác. Tôi đã có những người phụ nữ tuyệt vời đã ban phước cho tôi, nhưng tôi cũng đã có rất nhiều rác rưởi, đúng không? Vì vậy mà không ai mà đã ban phước cho tôi trước đây cảm thấy bực bội, tôi đã có những người phụ nữ tuyệt vời đã ban phước cho tôi. Chúng tôi chỉ không phải là những cặp hoàn hảo, đúng không? Khi bạn biết bạn muốn gì, khi bạn đã làm việc về bản thân, thực sự dễ dàng hơn để tìm kiếm tình yêu hơn là khi bạn chỉ đơn giản là, bạn biết đấy, bắn ngẫu nhiên như một khẩu súng máy cố gắng trúng ai đó.
    Đó là một câu hỏi rất lớn, vì có quá nhiều người, bạn biết mà, ý tôi là gì chứ?
    Tôi đã nghĩ đến rất nhiều người mà tôi biết hiện đang gặp khó khăn trong việc tìm kiếm người bạn đời và rất nhiều điều khác.
    Và ngay cả trong trường hợp của tôi, tôi có lẽ nên nói về bản thân mình trước tiên, là người mà tôi cuối cùng đã tìm thấy,
    người đó 100% sẽ là vợ tương lai của tôi, và tôi cảm thấy cũng giống như khi bạn nói về Hannah như tôi cảm nhận với bạn đời của mình,
    điều đó xảy ra khi tôi thay đổi.
    Chính xác.
    Và sau đó tôi đã ăn quá nhiều McDonald’s trên đường đến đó.
    Chính xác.
    Bạn sẽ không tin đâu.
    Tôi đã ăn quá nhiều đồ ăn vặt trên đường đến đó.
    Hẹn hò là một công việc nội tâm. Bạn làm việc trên chính bản thân mình.
    Nếu bạn đến mức mà bạn muốn hẹn hò với chính mình, bạn sẽ tìm thấy người mà bạn đang tìm kiếm.
    Đó là một công việc nội tâm.
    Và thật sự thú vị khi bạn nghĩ về điều đó rằng, bạn biết đấy, một lần nữa, đàn ông, không phải là bí mật rằng trong nhiều mối quan hệ khác trong quá khứ của tôi,
    tôi thường đặt câu hỏi và nói, liệu tôi có thực sự muốn gắn bó với một người phụ nữ cho đến hết cuộc đời không?
    Có.
    Vâng.
    Nhưng thật thú vị khi bạn nói, khi bạn đột ngột nói, ôi Chúa ơi, điều này thật là lành mạnh và ngon miệng.
    Tôi thực sự không thích đồ ăn vặt.
    Và tôi không thích rủi ro về việc ăn thêm đồ ăn vặt.
    Tôi không thích rủi ro của việc thử nghiệm và rồi kết thúc trong một mối quan hệ, đúng không?
    Nên có một chi phí.
    Tôi luôn suy ngẫm về bạn bè của mình.
    Tôi có một vài người bạn, nam và nữ, là những người hẹn hò liên tục.
    Họ đang có 100 cuộc hẹn ở đây.
    Họ hẹn hò ba lần một tuần.
    Và từ góc độ xác suất, tôi thấy, chắc chắn họ đã gặp một người hoàn hảo ở đâu đó trên đường đi.
    Nhưng có điều gì đó đang xảy ra trong tâm lý khiến họ liên tục bỏ lỡ người đó.
    Và rồi họ cũng có thể nói, tôi chỉ thực sự kén chọn hoặc tất cả những chàng trai này đều không, không, không, không, không.
    Vì vậy tôi nghĩ lại, một trong những điều mà Hannah dạy tôi từ liệu pháp là chúng ta hoạt động theo những kịch bản.
    Được rồi.
    Vì vậy bạn đến thế giới này với một cỗ máy hoàn toàn cân bằng.
    Và rồi bạn bị định hình thành các kịch bản.
    Những kịch bản đó trở thành câu chuyện của bạn, lăng kính mà bạn nhìn nhận thế giới.
    Đúng.
    Và, bạn biết đấy, nếu bạn đến từ một gia đình có tính cách tránh né, bạn biết đấy, có sự gắn bó tránh né, bạn sẽ nghĩ rằng đây là cách mà các mối quan hệ diễn ra.
    Nếu bạn, nếu bạn là một đứa trẻ không được chú ý, chẳng hạn, bạn sẽ nghĩ rằng cuộc sống, tình yêu không tồn tại hoặc rằng tình yêu có điều kiện, và bạn biết đấy, bạn chấp nhận những kịch bản đó và hoàn toàn tin tưởng vào chúng.
    Bạn hoàn toàn tin vào chúng.
    Bạn nhìn qua lăng kính của thế giới và hoàn toàn tin vào chúng.
    Cho đến khi có ai đó xuất hiện và nói với bạn rằng, không, điều đó thực sự không đúng chút nào.
    Đúng.
    Lựa chọn của bạn sau đó là nói với bản thân rằng, tôi đã sai và bước vào vùng chưa biết.
    Chúng ta nói rằng chúng ta thích sự quen thuộc, ngay cả khi nó đau đớn.
    Được rồi.
    Lựa chọn của bạn là nhận điều đó và bước vào vùng chưa biết và nói, có thể kịch bản của tôi đã sai.
    Được rồi.
    Và sau đó bạn sẽ thay đổi chỉ sau đó.
    Đó là một công việc nội tâm.
    Đúng.
    Vì vậy, thách thức của tôi là, và tôi nói điều đó với rất nhiều sự tôn trọng đối với họ.
    Không phải người phụ nữ nào cũng như vậy, nhưng những người phụ nữ xuất hiện trong đời tôi thì không chịu trách nhiệm về cách tiếp cận rất có phương pháp của tôi.
    Được rồi.
    Đối với cuộc sống nói chung, đối với logic nói chung.
    Tôi không phiền nếu ai đó làm điều gì đó khiến tôi bị tổn thương.
    Tôi chỉ muốn họ thức dậy vào buổi sáng hôm sau và nói, bạn không xứng đáng bị như vậy.
    Đúng.
    Và tôi đã tạo ra một kịch bản trong đầu rằng tất cả phụ nữ đều như vậy.
    Đó là kịch bản sai lệch, thực sự, đó là một kịch bản sai lệch, nhưng tôi đã thuyết phục chính mình rằng đó là đúng.
    Vâng.
    Được rồi.
    Và rồi Hannah xuất hiện và nói, Này, nhân tiện, điều tôi đã làm hôm qua, tôi nghĩ điều đó thực sự không phải lỗi của bạn.
    Đúng.
    Bạn đã nói điều này và điều đó đã khiến tôi khó chịu, nhưng điều gây khó chịu cho tôi.
    Cô ấy là một nhà trị liệu.
    Đúng.
    Điều đó đã kích thích tôi vì lập trình ban đầu của tôi có nghĩa rằng khi bạn nói điều này, điều đó có nghĩa rằng, Này, nhân tiện, bạn biết đấy, thật tốt khi bạn ôm tôi và không nổi giận về điều đó.
    Ôi Chúa ơi, tôi sẽ giữ bạn mãi mãi.
    Đúng.
    Điều đó chính là điểm mấu chốt là cô ấy đã phải thách thức kịch bản của tôi.
    Và khi những người đó liên tục di chuyển từ người này sang người khác, kịch bản có thể là, bạn biết đấy, các mối quan hệ không kéo dài.
    Được rồi.
    Tôi cần sự xác nhận liên tục rằng tôi được mong muốn, bạn biết đấy, để được coi trọng.
    Của tôi là các mối quan hệ là nhà tù, một cách cụ thể.
    100%.
    Bạn biết đấy, có phải không?
    Vâng, tôi đã học điều đó từ việc quan sát mẹ và cha tôi.
    Vì vậy, tôi tưởng rằng cha tôi thực sự trong tù.
    Đúng.
    Bạn biết đấy, vì vậy có lẽ ông ấy đã từ cuốn sách đầu tiên của bạn.
    Vâng, có lẽ đúng như vậy.
    Vì vậy, tôi có hành vi tránh né này vì tôi nghĩ rằng ông ấy đã mất tự do.
    Vì vậy, tôi đã tránh mọi mối quan hệ cho đến khi có ai đó vượt qua rào chắn.
    Vâng.
    Và tạo nên mối quan hệ của cô ấy với bạn, tự do của bạn.
    Vâng.
    Cô ấy đã, đó chính xác là những gì bạn nói.
    Cô ấy đã viết lại kịch bản.
    Vì vậy, cô ấy vượt qua bức tường mà tôi đã dựng lên rất cao.
    Cô ấy vượt qua bức tường và từ bên trong cô ấy đã truyền đạt cho tôi một bài học mà có lẽ tôi không muốn học.
    Tôi đã không muốn học, đó là các mối quan hệ không phải là nhà tù.
    Thực tế, chúng hoàn toàn ngược lại nếu đó là một mối quan hệ tốt.
    Chính xác.
    Đó là kịch bản thực sự.
    Tôi vẫn bị kích thích bây giờ.
    Chúng tôi đã tham gia liệu pháp cặp đôi vì đôi khi tôi sẽ bị, tôi muốn nói bị kích thích.
    Có nghĩa là, cô ấy có thể làm điều gì đó vì tình yêu bởi vì một trong những nhu cầu của cô ấy không được đáp ứng.
    Và tôi có thể diễn giải điều đó như một sự xung đột với tự do của tôi.
    Và vì vậy tôi hơi khép mình một chút và cố gắng lấy lại tự do của mình.
    Vâng.
    Vì vậy, Hannah và tôi đang làm việc trên Finders Keepers.
    Cuối cùng, tôi nghĩ đó là phiên bản sẽ được phát hành, cuốn sách về Tình yêu và Lãng mạn.
    Chúng tôi sẽ có thể phát hành nó như một khóa đào tạo trước khi xuất bản sách, nhưng dù sao.
    Điều mà cô ấy nói đến là cô ấy cơ bản nói với bạn nếu có một hành vi lặp đi lặp lại trong các mối quan hệ của bạn với những người khác nhau, thì điều đó có nghĩa là điều duy nhất không thay đổi là bạn.
    Kích thích của hành vi đó là bạn.
    Và vì vậy, thật hữu ích cho chúng ta khi nhìn lại các mối quan hệ và tự hỏi, hành vi thường nhật của mình là gì?
    Vòng tròn của tôi.
    Và nếu bạn nhận thấy rằng mình cần bắt đầu nói với bản thân mình điều thú vị, thì đây chính là vấn đề của tôi.
    Điều thú vị nhất về từ “được kích thích” là nếu một sự kiện xảy ra và bạn bị kích thích, bạn không bị kích thích bởi sự kiện đó.
    Bạn bị kích thích bởi sự kiện được phóng đại qua lăng kính của chấn thương của bạn.
    Đúng vậy.
    Vì vậy, bạn nhìn vào sự kiện mà anh ấy đã nói hoặc cô ấy đã nói, và bạn nhìn nó qua lăng kính của chấn thương của bạn và dịch nó thành việc anh ấy lừa dối.
    Thực ra, tôi đã viết một cái không thể căng thẳng.
    Tôi đã viết về một mối quan hệ với một người phụ nữ tuyệt vời mà tôi đã có trong cuộc đời, người rất điềm tĩnh và rất, rất bình tĩnh và hài lòng.
    Chúng tôi đã mời bạn bè đến, bao gồm hai người bạn thân nhất của chúng tôi, một cặp đôi.
    Anh ấy là một trong những người bạn thân nhất của tôi.
    Anh ấy cũng là một trong những người bạn thân nhất của cô ấy.
    Và bạn gái của anh ấy thực sự có mặt trong cuộc sống của chúng tôi suốt thời gian.
    Họ đến muộn.
    Có vài người.
    Cô ấy hỏi tôi: “Mo, tôi có thể hỏi bạn một chuyện được không?”
    Và sau đó chúng tôi ngồi trong một phòng khác, phòng mở.
    Cô ấy bắt đầu nói, chúng tôi đã có một cuộc cãi vã trước khi chúng tôi đến đây và tôi cần hiểu điều anh ấy muốn nói là gì và vân vân.
    Cô ấy đã khóc.
    Và sau đó cô ấy đặt đầu lên vai tôi khi cô ấy khóc.
    Bạn gái cũ của tôi, bạn gái của tôi lúc đó, bước vào và thực sự, người phụ nữ điềm tĩnh, tuyệt vời ấy nói: “Làm ơn hãy bỏ tay ra khỏi người đàn ông của tôi, con b**.”
    Và mọi người đều như: “Cái gì? Chúng ta chưa bao giờ thấy cô ấy tức giận như thế.”
    Và chúng tôi ngồi xuống và cô ấy là một người phụ nữ trưởng thành, thông thái, trưởng thành về khả năng hiểu biết.
    Cô ấy nói: “Tôi không chỉ bị kích thích bởi bạn. Tôi bị kích thích vì bạn trai cũ của tôi đã lừa dối tôi với một người bạn.”
    Và vì vậy, những gì tình huống đó kích thích là quá khứ của cô ấy, không phải tôi và người đó.
    Một cơn gió từ quá khứ.
    Đúng vậy, và chúng ta làm điều đó thường xuyên.
    Chúng ta là yếu tố duy nhất không thay đổi.
    Và đó là lý do tại sao, khi tôi đang dẫn chương trình cùng Hannah trong podcast của mình, khi cô ấy nói điều đó, tôi nhận thấy mình, tôi thề là tôi không bịa ra điều này.
    Tôi nghe thấy một giọng nói rất rõ ràng trong đầu mình nói: “Chúa ơi, xin hãy khiến cô ấy là của tôi.”
    Và vì lý do nào đó, tôi đã có niềm tin mạnh mẽ rằng tôi cần phải cải thiện.
    Tôi cần phải tiến lên.
    Cô ấy cũng vậy, nhân tiện.
    Và mọi người luôn sẽ như vậy. Chúng ta đang trên hành trình liên tục của sự cải thiện.
    Nhưng điểm chuyển biến thú vị là khi bạn nhận trách nhiệm và bạn nói, “Không, không chỉ vì họ mà tôi đang thất bại.
    Nói chuyện luôn, tôi đang thu hút họ vì con người tôi.
    Nếu tôi cải thiện con người tôi, thì đột nhiên sẽ có ai đó xuất hiện phù hợp với phiên bản mới của tôi.”
    Và tôi đoán một trong những cách mà chúng ta có thể phát triển bản thân là trở thành người không thể bị căng thẳng.
    Vâng, tôi thích cách chúng ta bắt đầu nói về một cuốn sách nào đó và sau đó chúng ta thảo luận về nó.
    Hôm nay chúng ta đã nói về AI và sự giàu có và, đúng vậy, chúng ta có đề cập một chút về căng thẳng.
    Tất cả đều liên kết với nhau.
    Tất cả đều liên kết với nhau.
    Thật vui khi trò chuyện với bạn. Đó là cách mà nó diễn ra.
    Và tôi đã đọc một nghiên cứu mà cũng được đề cập trong cuốn sách của bạn cách đây vài năm, cho thấy,
    tôi nghĩ tôi có ghi lại ở đâu đó đây.
    Vâng, tôi đã đọc một nghiên cứu cho thấy, đó là một nghiên cứu về 850 người từ Detroit
    và phát hiện rằng những người trải qua các sự kiện căng thẳng lớn có nguy cơ tử vong tăng 30%.
    Tuy nhiên, rủi ro này được giảm thiểu cho những cá nhân báo cáo tỷ lệ giúp đỡ người khác cao ngay cả dưới áp lực.
    Điều đó đúng.
    Bởi vì mạng lưới hỗ trợ của họ mạnh hơn.
    Kết nối thực sự và chân thành, khi chúng ta nói về sự căng thẳng tinh thần ở cuối cuốn sách,
    đó là một chương rất khó giải thích với mọi người vì không phải ai cũng có đời sống tâm linh, đúng không?
    Tâm linh trong mô tả của chúng tôi ở đây là mối liên hệ của bạn với hình thức không vật chất của bạn, đúng không?
    Và điều đó thật thú vị vì hình thức không vật chất của bạn không phải là một cá nhân, đúng không?
    Và theo đó, mối liên hệ của bạn với phần còn lại của sự tồn tại là rất quan trọng để cảm thấy an toàn.
    Như một bộ lạc, tin hay không, nhân loại không thành công vì chúng ta là sinh vật thông minh nhất trên hành tinh.
    Chúng ta thành công vì chúng ta có thể làm việc cùng nhau, đúng không?
    Chỉ có bản năng sinh tồn thật sự trong nhân loại là: tôi có thể hòa nhập vào bộ lạc không?
    Bạn hiểu không?
    Vì vậy, kết nối con người là cách tốt nhất để kích thích hệ thống thần kinh đối giao cảm của bạn
    để nói với bạn rằng mọi thứ đều ổn.
    Và đó là khi căng thẳng giảm xuống.
    Chào mừng đến với cỗ máy, kích thích không hạnh phúc, mang theo T-O-N-N, đó là khung mà chúng ta đã nói đến.
    Nó ở trong đầu bạn, cảm nhận để chữa lành, hông của bạn không nói dối và cả bản thể của bạn.
    Và sau đó trong phần ba, chúng ta có Unstressable.
    Đó là một cuốn sách tuyệt vời.
    Đó là một cuốn sách kịp thời vì đây là cuốn sách được viết bởi hai cá nhân xuất sắc, bạn và Alice Law,
    là một huấn luyện viên quản lý căng thẳng, diễn giả quốc tế, người dẫn podcast và đồng tác giả của Luật Sự hấp dẫn của thương hiệu.
    Alice làm việc cá nhân với khách hàng quốc tế cũng như với các tập đoàn lớn và thương hiệu như RBS và Ned.
    Tôi đã gặp cô ấy ngắn gọn trước đây, cả hai bạn đều xuất sắc.
    Và như bạn đã nói, đó là một cách tiếp cận cân bằng để trả lời.
    Thật sự như vậy.
    Tôi nghĩ đó là phần yêu thích của tôi trong cuốn sách.
    Chúng tôi rất khác nhau trong cách tiếp cận nhưng cùng một sứ mệnh.
    Vì vậy, thật sự, thực sự đẹp đẽ.
    Nhưng tôi nghĩ đó là cách duy nhất mà cuốn sách này có thể được viết ra vì tôi nghĩ mọi người thường ngồi ở một bên trong cách mà não bộ của họ suy nghĩ.
    Tôi là một chút kỹ sư, một chút nhà toán học, logic.
    Và ngay cả đối tác của tôi, cô ấy thì ngược lại.
    Cô ấy có tính nữ, tâm linh, cô ấy nhẹ nhàng hơn, cô ấy nhạy cảm hơn.
    Và chính những mảnh ghép tinh tế và sự hợp nhất đã tạo ra sự thật, tôi nghĩ vậy.
    Tôi yêu cách mà chúng tôi đã viết nó cùng nhau.
    Vì vậy, chúng tôi sẽ gặp nhau vào đầu mỗi chương bất kể ai viết và đồng ý về cấu trúc nào đó.
    Và sau đó, bạn biết đấy, chúng tôi sẽ chỉnh sửa các chương của nhau sau đó.
    Chương của tôi thì ngắn gọn và súc tích, dưới dạng danh sách điểm, phương trình, một số logic, vậy thôi.
    Và khi tôi đọc tác phẩm của Alice, tôi cảm thấy như, cô ấy đang đi đâu với điều này?
    Đó là một phong cách viết rất khác.
    Nhưng, bạn biết đấy, với những độc giả đầu tiên của chúng tôi, phái nữ trong số những người đọc thật sự hòa hợp hoàn toàn với nó.
    Và vấn đề là, ngay cả tôi, khi tôi đọc khoảng 70% trang, tôi cảm thấy điều gì đó trong trái tim mình, không phải trong đầu.
    Thực sự rất, rất thú vị. Vì vậy, tôi nghĩ đây là một mối quan hệ hợp tác rất vui vẻ đối với tôi.
    Và tôi nghĩ nó làm phong phú phần của tôi mà nếu tôi viết sách một mình thì sẽ không có trong cuốn sách.
    Một hướng dẫn thực tiễn để sống không căng thẳng.
    Và bạn có thể đặt hàng ngay bây giờ vì nó sẽ được phát hành rất sớm, chỉ trong vài ngày nữa.
    Vì vậy, tôi sẽ để liên kết đến cuốn sách bên dưới Unstressable.
    Và tôi rất khuyến nghị mọi người hãy vào đó kiểm tra vì đây là một cuốn sách tuyệt vời và rất kịp thời.
    Vì vậy, nếu bạn là một người quan tâm đến việc sống không căng thẳng, điều này là rất quan trọng đối với tôi sau cuộc trò chuyện này,
    xin hãy có được cuốn sách này vì sẽ không có cuốn sách nào khác hay hơn được viết về chủ đề này.
    Bạn thật tốt bụng. Cảm ơn bạn.
    Có điều gì liên quan đến căng thẳng mà bạn nghĩ là rất quan trọng mà chúng ta chưa đề cập không?
    Khái niệm Unstressable, tôi nghĩ rằng nó rất quan trọng để hiểu rằng đây không phải là việc giảm căng thẳng.
    Nhiều phương pháp tiếp cận căng thẳng hoặc thông qua y học phương Tây bằng cách nói,
    “Được rồi, bạn đang căng thẳng. Hãy giúp bạn giảm chút căng thẳng.”
    Hoặc qua thực hành.
    Cố gắng thiền để bình tĩnh lại hoặc cố gắng thư giãn và đi dạo trong thiên nhiên.
    Điều đó không phải là mục tiêu.
    Mục tiêu là bạn có thể cấu hình lại bản thân như thế nào để căng thẳng không xuất hiện lại?
    Đó là một con đường hơi dài hơn.
    Vì vậy, không ở đâu trong Unstressable chúng tôi nói với bạn,
    “Well, nếu bạn đang cảm thấy căng thẳng vì A, B và C ở nơi làm việc, hãy ăn một chút rau và làm cái này cái kia thì bạn sẽ cảm thấy ít căng thẳng hơn.”
    Chúng tôi liên tục nói với bạn, “Nếu bạn làm cái này cái kia, khi công việc khiến bạn căng thẳng, nó sẽ không còn làm bạn căng thẳng nữa.”
    Nếu bạn nghĩ theo cách này hoặc đến phòng tập tâm trí, như chúng tôi gọi,
    khi những suy nghĩ tấn công bạn, bạn sẽ không bị căng thẳng theo cách tương tự.
    Tôi nghĩ đó là sự thay đổi mà tôi vẫn luôn nhấn mạnh trong cuộc trò chuyện này.
    Chúng tôi đang cố gắng nói rằng thời điểm chúng ta đang sống sẽ ngày càng căng thẳng hơn.
    Chúng ta có thể chuẩn bị cho điều đó.
    Vì vậy, điều này không phải là về việc bạn nghỉ ngơi.
    Đó là về việc bạn đến phòng tập thể dục.
    Đó là về việc thực sự trở nên khỏe mạnh để bạn có thể gánh vác gánh nặng.
    Bạn đã đề cập đến mẹ và em trai bạn.
    Đúng rồi, điều này đã xảy ra trong một thời điểm rất…
    Em trai và chị gái của tôi, thực sự.
    Chị dâu của tôi, vợ của em trai tôi, nhưng đã 42 năm bên nhau, tôi yêu cô ấy như một người chị, thật sự.
    Tôi chưa bao giờ có chị gái.
    Và chúng tôi đã không ở bên nhau khi… Em trai tôi được chẩn đoán mắc ung thư vào mùa hè.
    Và thực sự một trong những sự thay đổi lớn nhất trong đời tôi, tin hay không,
    bởi vì tôi đang ghi hình đào tạo cho BBC Maestro vào thời điểm đó.
    Rất căng thẳng, một ekip lớn.
    Tôi đã đặt bốn hay năm ngày để thực hiện nó, tôi không nhớ, nhưng về cơ bản nó quan trọng và tôi cam kết.
    Và ngày đầu tiên, tôi nhận được tin rằng Amr được chẩn đoán mắc ung thư và thực sự nghiêm trọng.
    Họ sẽ phẫu thuật hai ngày sau đó.
    Và vâng, tôi đã phải dừng lại và bay để gặp anh ấy vì tôi thực sự không biết liệu tôi có gặp lại anh ấy không.
    Và phẫu thuật đã diễn ra suôn sẻ.
    Chúng tôi bắt đầu thực hiện liệu pháp miễn dịch vì anh ấy có nhiều loại ung thư mà không dễ điều trị.
    Dù sao, anh ấy đã phục hồi rất tích cực.
    Và sau đó, đầu năm nay anh ấy gặp phải một vấn đề tiêu hóa nào đó.
    Anh ấy có một khối u ở… đâu đó trong hệ tiêu hóa của mình.
    Thực chất đó là một khối u hoàn toàn lành tính, không liên quan đến các loại ung thư.
    Nhưng sau đó, căng thẳng, bà xã yêu quý của anh ấy, chị gái tôi, đã sụp đổ vì căng thẳng.
    Và thực chất cô ấy đã bị nhồi máu cơ tim trong đơn vị chăm sóc đặc biệt của bệnh viện và chúng tôi đã mất đi.
    Con người ngọt ngào nhất trên hành tinh.
    Tôi nghĩ đó là cú sốc lớn nhất, Steve, tôi sẽ nói thẳng với bạn.
    Một vài ba tuần sau, em trai tôi cũng ra đi, điều này thật thú vị vì bạn có thể tưởng tượng rằng họ không muốn sống thiếu nhau.
    Nhưng vấn đề là Sahar, chị dâu tôi, cô ấy đã ra đi.
    Tôi thật sự và chân thành chưa bao giờ cảm thấy sốc trở lại thực tại như vậy.
    Khi tôi nói về Ali qua đời nhiều lần, Sahar ra đi đột ngột.
    Chúng ta đang làm gì với cuộc sống của mình?
    Thực sự, chúng ta đang làm gì với cuộc sống của mình?
    Liệu tôi có nên đến Ai Cập gặp họ năm lần nữa mỗi năm thay vì làm năm bài nói nữa không?
    100%.
    Rõ ràng như bốn mươi năm trước khi bạn nhìn lại rằng những gì chúng ta dành cả đời cho không phải là mục tiêu đúng đắn.
    Có nghĩa là tôi muốn dừng lại 1 tỷ điều hạnh phúc và dành thời gian với gia đình mình không?
    Không, tôi có thể hiệu quả hơn rất nhiều với 1 tỷ điều hạnh phúc.
    Tôi có thể có cuộc trò chuyện này với bạn và nó đến được hàng triệu người.
    Đó là cách để quyết định rằng điều gì khác quan trọng hơn là tối đa hóa ảnh hưởng của bạn mà không có giới hạn, tối đa hóa lợi ích của bạn mà không có giới hạn.
    Tôi nghĩ sự thật đáng buồn, như Alice viết, cuộc sống đưa ra sự khắc nghiệt đó để dạy bạn thay đổi hướng đi hoặc chữa lành.
    Và tôi luôn nói rằng nếu bạn phản ứng trước cuộc sống, cuộc sống sẽ không cần phải khắc nghiệt.
    Nếu bạn thay đổi hướng đi hoặc chữa lành và học hỏi trước khi cuộc sống tìm lý do để thúc đẩy bạn, thì sẽ không có sự khắc nghiệt.
    Xin chia buồn với sự mất mát của bạn.
    Họ thật tuyệt vời, thật sự và chân thành, những người tốt bụng nhất, đẹp đẽ nhất, thuần khiết nhất mà bạn sẽ gặp.
    Ý tôi là, tất cả chúng ta rồi sẽ ra đi, nhưng khi những người đó rời khỏi cuộc sống của bạn, bạn đột nhiên nhận ra rằng bạn chưa sống.
    Sự ưu tiên.
    Chà, bạn đã cho tôi rất nhiều điều để suy ngẫm, có lẽ hơi quá nhiều để suy ngẫm, tôi cảm thấy căng thẳng.
    Chúng tôi có một truyền thống kết thúc, như bạn biết.
    Một câu hỏi được để lại cho bạn từ khách mời trước của chúng tôi, mà không biết bạn là ai, đó là, hãy nghĩ về người đầu tiên mà bạn đã yêu.
    Khi nào bạn lần cuối gặp họ và bạn sẽ nói gì với họ nếu bạn gặp họ bây giờ?
    Ý tôi là, tôi là người tệ nhất để trả lời câu hỏi đó vì tình yêu đầu tiên của tôi là cuộc hôn nhân kéo dài rất lâu của tôi,
    người mà là một người tuyệt vời theo mọi nghĩa có thể và ngay cả sau khi chúng tôi chia tay, chúng tôi vẫn rất gần gũi.
    Người đàn bà vô cùng thông thái, người đàn bà vô cùng tuyệt vời.
    Vì vậy, chúng tôi rất gần, chúng tôi liên lạc với nhau suốt thời gian, hiếm khi có một tuần nào mà chúng tôi không nói chuyện.
    Có điều gì đó bạn chưa từng nói với cô ấy, mà bạn có lẽ nên nói, nếu cô ấy đang nghe điều này bây giờ?
    Có điều gì đó bạn sẽ thấy vào ngày mai rằng cô ấy không còn ở đây nữa không?
    Có phải có những lời bạn sẽ ước bạn đã nói?
    Tôi nghĩ cô ấy biết điều đó.
    Ý tôi là, tôi sẽ luôn nói tôi là người như thế này vì Nibel.
    Ý tôi là, bạn biết đấy, thật khó để suy nghĩ.
    Hầu hết mọi người không hiểu rằng việc không thể tiếp tục một mối quan hệ tình cảm thực sự không phải là một dấu hiệu của sự thuần khiết trong mối liên kết mà bạn đã có.
    Vì vậy, một mối quan hệ tình cảm, như tôi đã viết trong “Finders Keepers”, được cấu thành từ nhiều thứ hơn là tình yêu.
    Vì vậy, có những điều, bạn biết đấy, tôi gọi đó là PP hoàn hảo: Đối tác, Đam mê, Lãng mạn, Tình bạn, Đồng hành, Dịu dàng hoặc, bạn biết đấy, Sự tiếp xúc và hỗ trợ, đúng không?
    Và tất cả những điều đó là điều kiện tiên quyết để tiếp tục một mối quan hệ tình cảm.
    Nếu một hoặc hai trong số đó không hoạt động, thì khía cạnh tình cảm của mối quan hệ sẽ không hoạt động.
    Nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả những điều khác, tình bạn, đúng không?
    Sự hỗ trợ, sự dịu dàng, lòng tốt, đúng không?
    Không có nghĩa là tất cả những điều khác phải kết thúc.
    Và tôi nghĩ điều mà hầu hết mọi người bỏ lỡ là nếu tôi không thể hôn cô ấy nữa, vì bất kỳ lý do gì, thì mọi thứ tôi đã làm với cô ấy đều sai.
    Đã 27 năm. Chúng tôi đã sống cùng nhau 27 năm, đúng không?
    Và cô ấy đã hình thành cuộc sống của tôi bằng lời khuyên, bằng sự khôn ngoan và cả những sai lầm của cô ấy.
    Hiểu điều đó chứ?
    Ngay cả những điều mà chúng tôi không thích ở đối tác của mình cũng là những phần hình thành nên con người mà chúng tôi đang trở thành, đúng không?
    Và điều đó gần như là một tội ác.
    Tôi nói điều đó một cách công khai. Nó gần như là một tội ác khi chúng tôi để cái tôi và sự tức giận của mình kết thúc điều đó.
    Tôi có một vài người bạn tuyệt vời.
    Tôi yêu họ rất nhiều, người Colombia.
    Khi tôi đến Colombia lần đầu tiên, họ đã mời tôi.
    Họ đã giúp tôi lan tỏa “Soul for Happy” vào thời điểm đó.
    Và họ tuyệt vời theo mọi cách.
    Và họ đã chia tay và tôi cứ nói với họ, với hai đứa trẻ giữa các bạn và tất cả tình yêu đó, điều quan trọng thực sự là các bạn sẽ tiến lên từ đây như thế nào?
    Các bạn có thể thực sự nói chuyện mỗi tuần không? Các bạn có thể làm cha mẹ cùng nhau không? Các bạn có thể, đúng không?
    Và tôi nghĩ đây là điều mà hầu hết mọi người quên khi cơn giận chiếm ưu thế, khi cái tôi chiếm ưu thế.
    Nibel đã hình thành cuộc sống của tôi.
    Tôi luôn nói với cô ấy tôi là người mà tôi là nhờ cách mà chúng tôi bắt đầu cuộc sống của mình cùng nhau trong những năm tháng chúng tôi ở bên nhau.
    Được chứ? Và nếu tôi không biết ơn về điều đó, thì tôi thực sự là người sai. Tôi là một người xấu.
    Và tôi yêu cầu mọi người suy nghĩ về điều đó.
    Tôi yêu cầu mọi người, dù sao đi nữa, ngay cả khi đó là một cuộc chia tay đau đớn hay một kết thúc đau đớn,
    tôi yêu cầu họ cố gắng nói: “Này, nhân tiện, tôi biết ơn về khoảng thời gian mà tôi đã có bạn trong cuộc đời mình.”
    Bạn có một cuộc gọi cuối cùng dài 30 giây với cô ấy.
    Tại sao bạn lại nói như vậy?
    Đó là một câu hỏi khó sau khi tôi đã mất nhiều người trong năm nay.
    Tôi nghĩ điều mà tôi có lẽ sẽ nói là,
    Tôi ước rằng cuộc sống không đưa cho chúng ta bài kiểm tra đó.
    Vì vậy, việc mất Ali, tôi nghĩ, lớn hơn cả hai chúng tôi.
    Điều này thật khó khi bạn…
    Tôi nghĩ, không ai trong chúng tôi, mặc dù chúng tôi đã làm rất tốt về mặt bình tĩnh, biết ơn và bình yên,
    đó chỉ là… nó vẫn là điều khó khăn nhất từ trước đến giờ.
    Và Nibel là một người rất tinh tế.
    Tôi không biết “tinh tế” có phải là từ đúng không. Có lẽ là “mong manh”? “Mong manh” có lẽ là từ đúng.
    Một tâm hồn tuyệt đẹp. Tôi nghĩ rằng khoảng trống đó thật khắc nghiệt.
    Và không phải chúng ta chọn cách cuộc sống đối xử với chúng ta.
    Tôi ước rằng điều này chưa bao giờ xảy ra.
    Tôi ước rằng cô ấy chưa bao giờ phải chịu đựng nỗi đau đó.
    Và như tôi đã nói, tôi sẽ làm những gì Ali đã làm với chúng tôi trước khi anh ấy ra đi.
    Tôi sẽ chỉ nói tất cả những điều mà cô ấy đã dạy tôi.
    Tôi sẽ chỉ nói rằng tôi biết ơn vì vẫn có cô ấy trong cuộc đời tôi.
    Và, vâng, tôi hy vọng tôi sẽ không bao giờ nhận được cuộc gọi đó.
    Tôi hy vọng tôi sẽ không bao giờ nhận được cuộc gọi đó.
    Tôi không biết tôi có thể chịu đựng bao nhiêu nữa, thành thật mà nói.
    Ôi, cảm ơn bạn. Cảm ơn vì mọi thứ. Mỗi lần chúng tôi nói chuyện, tôi…
    Tôi đã thúc ép bạn trong những câu hỏi này và tôi nghĩ điều đó quan trọng để tôi nói,
    bởi vì bạn có một mức độ khôn ngoan đáng chú ý giúp tôi đối mặt với những điều
    mà tôi nghĩ đôi khi tôi đang tránh né.
    Thật buồn cười khi tôi đã suy nghĩ về những gì chúng tôi đã nói, trên thực tế,
    trong một thời gian tôi muốn nói với bạn điều đó.
    Bằng cách nào đó bạn đã đưa nó lên hôm nay trước mặt, tôi không biết có bao nhiêu triệu người.
    Tôi thực sự, thực sự nghĩ đến sự xuất sắc của bạn ngoài mùa.
    Tôi nghĩ rằng có một mùa khác cho bạn bây giờ.
    Chúng ta không biết đó là gì, nhưng tôi nghĩ sự xuất sắc của bạn trong độ tuổi 20
    đã được áp dụng trong một mùa khác với sự xuất sắc hiện tại của bạn.
    Bạn nghĩ điều đó là gì?
    Tôi thực sự nghĩ rằng khả năng của bạn để tiếp cận mọi người có thể được chuyển đổi thành
    một kết quả có giá trị hơn rất nhiều so với chỉ là thành công.
    Và bạn nghĩ rằng nó sẽ như thế nào?
    Bạn nghĩ rằng nó sẽ như thế này?
    Nó đúng như vậy. Bạn không cần phải thay đổi suy nghĩ của mình.
    Bạn chỉ cần thay đổi ý định của lý do tại sao bạn đang làm những điều đó.
    Và điều gì sẽ xảy ra nếu tôi làm vậy?
    Tôi nghĩ bạn có thể sẽ là một trong những người được nghe nhiều nhất trên hành tinh này.
    Tôi nghĩ bạn sẽ mang đến rất nhiều sự khôn ngoan cho rất nhiều người.
    Không phải lúc nào cũng là của bạn, nhân tiện.
    Ừ, hiếm khi là của tôi.
    Và tôi nghĩ bạn sẽ được đền đáp rất xứng đáng cho điều đó, bởi cuộc sống.
    Được rồi, bạn đã cho tôi nhiều điều để nghĩ trước khi tôi đi sâu hơn vào cuộc khủng hoảng hiện sinh của mình.
    Tôi sẽ để bạn đi. Nhưng một lần nữa, mọi người, hãy tìm cuốn sách.
    Cảm ơn bạn rất nhiều, Steve.
    Thật lòng mà nói, tôi thực sự thích cuộc trò chuyện này. Có lẽ là cuộc trò chuyện yêu thích của tôi giữa chúng ta.
    Cuộc trò chuyện nào cũng tuyệt vời. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã mời tôi.
    [Nhạc]
    – 嘿,你在做什麼? – 在為我們洗衣服時設置恆溫器為 17 度,無論是在工作還是睡覺時。
    我們這個冬天要控制我們的能源使用,使用一些我從 FortisPC 獲得的簡單節能小竅門。
    哦,可以省電又省錢?或許可以用來買那些配套的冬季外套?
    嗯,不。我們也在控制這一整套配套服裝的事。
    在 fortisbc.com/energysavingtips 探索低成本和無成本的節能小竅門。
    – 配套的運動服? – 拜託,別。
    有三種方式能讓壓力摧毀你,但大多數壓力對我們的致命影響都是因為這個。
    但這完全在你的掌控之中。
    Mo Gao,那真糟糕。
    這次,他的使命是幫助數百萬人管理他們的壓力。
    無論他們的情況如何。
    壓力在對你有好處,直到它殺了你。而大多數人不了解的是,這是一種上癮。
    壓力現在是一種榮譽徽章。這意味著我被需要,我被渴求。
    現實是你在工作中所做的 80% 事情只是為了證明你還活著。
    但我們告訴自己我們太忙,這是一個謊言。
    但事實是,我們正在接近一個境地,這導致了倦怠、焦慮、驚恐發作,我們都在受苦。
    現在,我認為壓力最有趣的部分在於理解讓我們崩潰的是長期的癡迷和煩惱。
    煩惱是每天引發的壓力源,而這些煩惱有很多。
    你一天中的前 10 分鐘,就會面對 10-15 個壓力源,然後因為你對自己撒的謊而產生大量的癡迷,進而造成很多壓力。
    這相當嚴重。
    那麼,我們該怎麼辦呢?
    所以,你的壓力有四種模式,心理的、情感的、身體的或靈性的。
    而每一種都是不同的語言,所以你的心理壓力用一種語言和你溝通,而情感壓力又是不同的語言。
    但如果你學會了那種語言,那麼當壓力發生時,你可以輕鬆地處理它。
    這是一些簡單的技巧,所以我們應該覆蓋儘可能多的。
    所以,首先…
    恭喜你,Dioverseer 幫。 我們取得了一些進展。
    有 63% 的常規聽眾並未訂閱這個播客,這個數字從 69% 下降了。
    我們的目標是 50%。
    所以,如果你曾經喜歡我們發布的任何視頻,如果你喜歡這個頻道,可以幫我個忙點擊訂閱按鈕嗎?
    這對這個頻道的幫助比你知道的還要多,隨著頻道的增長,正如你所見,嘉賓也會越來越厲害。
    謝謝你,祝你享受這集。
    Mo,你最近怎麼樣?
    我又在這裡。太好了。
    和你在一起總是很高興,史蒂夫。
    我正在… 我在我人生中最佳時期和最有趣的需要改變的時期之間徘徊。
    你是什麼意思?
    我認為我… 感謝你,當然,還有其他很多人。我認為我的信息已經傳達給很多人。
    我覺得這真的真的很榮幸,能在我的使命上取得進展,實現我所堅持的。
    我必須說,我認為世界在很多方面都在改變,以至於我們一直以來的做法可能無法帶來相同的結果。
    所以,我感覺我必須深入探討如何繼續提供幫助,以及如何繼續解釋我認為在未來的時代將非常需要的東西,
    不過,也不是… 我認為大多數人都沒有意識到接下來五年世界將會變得多麼不同。
    你又在談論 AI 嗎,Mo?
    不僅僅是 AI,史蒂夫。我們都知道,這不只是 AI。這不僅僅是 AI。
    這是什麼?
    記得上次我們見面時,我在結尾告訴你我們正進入一場完美的風暴。經濟、地緣政治、氣候、AI、合成生物學。
    是的。我認為這的一個高潮是我所說的真相的終結,如果你考慮一下我們世界即將發生的事情。
    我會公開說,這將是我們這一代人中,任何一代中最具壓力的時期。
    這在很多方面都是如此顛覆性。它是如此顛覆性。它不必是壓力性的,實際上可以以非常美妙的方式導航,但我認為這對我們很多人來說將會是如此不尋常和陌生。
    造成壓力的原因是什麼?
    最大的原因是變化的速度和陌生感。
    如果你仔細想想,不是影響的破壞。
    正如我所說,我認為我們都可以順利渡過這一切。我的一大重點就是幫助解釋人們如何看清所有發生的事情,並以不會阻礙進步的方式順利渡過。
    但在這麼短的一段時間內發生如此多的變化,我認為現實是,人類在大量陌生變化發生在我們面前時會變得非常有壓力。
    我認為這就是我們今天所處的位置。我們處於一個我認為經濟主導的世界,在西方社會中,這種債務水平無法通過正常的財政策執行來解決,導致政府以影響每個人的方式稀釋我們的經濟。
    但我必須承認,我認為當前的經濟和地緣政治世界觀正在導致世界上許多政府製造衝突,而這些衝突將擴展超過當前的地平線。
    我不知道這是否是我們想開始談話的方式,但我相信,你知道,戰爭不是衝突的結果。
    衝突是需要的觸發器,來開啟一場戰爭,或者衝突的幻影是需要的觸發器,來開啟一場戰爭,這有助於財政策,在某些情況下確定地緣政治立場。
    而我認為我們的世界正在變得相當有趣,真相在某些方面已經變得模糊不清,以至於你我無法弄清楚,從而讓我們同意領導者做一些我們不應該讓他們做的事情。
    由於這些原因,我們大多數人將在經濟上、政治上,有時在安全和目標感方面面臨困境,這是非常不尋常的時期。
    當你更廣泛地思考我們所生活的時代時,在你心中讓觀眾理解的最重要的背景是什麼?
    如果他們想了解你當前看世界的方式,因為你現在已經寫了一本關於壓力的書。
    我知道你是那種心中和靈魂中有許多不同書籍的人,你經常花數年時間在某些書籍上,有時這些書籍永遠無法出版。
    因此,對你來說,將你的精力和時間投入到寫一本關於壓力的書中,對我這個了解你的人來說,這在某種程度上是你對世界本質的一種觀點線索。
    那個世界的本質是什麼?你看到的背景是什麼?
    這是我心中最重要的話題。首先,我之所以寫這本書是因為我的共同作者艾莉斯。艾莉斯在某個時刻來找我,她說,你不能繼續寫有關幸福和福祉的內容而不談論壓力。
    艾莉斯自己在她二十多歲時經歷過一段非常有壓力的生活,她從中學到,讓你感到壓力的不是生活中的事件,而是你應對這些事件的方式。
    因此,我們在2021年左右開始著手這個項目,但我們突然認識到,這可能是當前的主題。
    所以《無壓可言》是我們大戰略的一部分,旨在每年幫助百萬人擺脫壓力。
    因為我認為,世界上日益增加的壓力,有兩個原因:一是由於大多數人無法控制的外部事件,二是因為壓力會導致更多的壓力。
    所以,今天我們的世界發生了什麼,你在街上走著就能感受到。你可以清楚地看到,人們在經濟上面臨困難,例如,因此他們的行為讓其他人感到壓力。
    在倫敦,城市變得不太安全,生存變得更加艱難,等等等等。
    所以事實是,這些事件使那些無法應對壓力的人陷入更大的困境。
    你問我世界的狀態是什麼,我認為世界的狀態是這樣的,讓我試著解釋一下。
    想想獵人和採集者。當部落裡最好的獵人出去狩獵時,你可以把部落餵養幾天。
    當最佳的農民更好地管理他的農場時,你可以把部落餵養一個月。
    當最佳的生產者製造一些東西時,你可以把世界餵養或服務一個月。規模繼續擴大,對吧?
    但同時,最佳獵人的收益可能是兩個妻子。
    最佳農民的收益可能是數百萬美元。最佳工業家可能會得到數十億美元。
    你所獲得的自動化的回報,因此可以把它看作是你所付出的努力經過的通道,讓你在另一端得到一些東西,這種回報在漫長的時間裡被放大。
    現在,從經濟和技術的角度來看即將發生的事情,收益將變得龐大,對吧?
    所以像OpenAI這樣的平臺所有者,幾乎會完全擁有我們所稱的智能這種商品,直到他們被打破。
    他們幾乎會有一個牆上的插頭,你插上去就可以多100智商,對吧?
    這為公司、國家、經濟、文化產生的力量,變成了對其他公司和其他文化的排斥。
    所以大家都在競爭,對吧?
    大多數人並不談論這一點,因為他們未意識到衝突的規模。
    因此,我們即將進入一個世界,在這個世界裡,經濟上掙扎的國家發現了一個機會,可以以其他社會的代價擺脫當前的困境。
    這將造成很多壓力。這將在工作替代方面造成壓力。
    它將導致經濟上的壓力。它會造成對地緣政治形勢的不確定性帶來的壓力。
    還會導致很多人無法跟上技術變化的速度,對吧?
    所以所有這些變化、所有這些不確定性,我認為都會造成一種情況,讓我們中的許多人面對可能讓我們焦慮的事情。
    我曾在看雷·庫茲韋爾的一些作品。他顯然是世界上最重要的未來學家之一。
    還有一位名叫邁克爾·西蒙斯的人研究了他的工作,並根據他的預測製作了一些預測。
    他說,如果你現在10歲,到60歲時,按今天的速度,你在10天內會經歷一年的變化。
    如果你現在14歲,到了60歲時,按今天的速度,你將在三個月內經歷一年的變化。
    在21世紀,我們將經歷,我想他說是10,000年的變革,這是前一個世紀的1000倍或其他數字。
    我記得在思考如何能在不失去理智的情況下應對這一切,說實話。
    如果世界以如此快的速度變化,你肯定會感到某種程度的無能為力。
    是的。我是說,《無壓可言》的第一個原則之一就是界限的想法。
    所以這是選擇什麼可以進入,什麼不可以進入的想法。
    因為不斷有那種嘗試去跟上超越人類能力的事情的趨勢。
    而實際上,正如我所說的,我甚至無法跟上正在發生的事情。
    我不知道你是否看到了最新版本的ChatGPT或Sora或其他什麼。
    你現在可以和一個看起來非常人性化的引擎進行完整的對話,這個引擎會改變語調,以非常聰明的方式回答問題,並且呈現得如此政治正確且井然有序。你知道,當你問到困難問題時,它會說類似「哦,不,這涉及到人類的創造力」的話。而當人類聽到這些時,他們會說:「真的嗎?像機器一樣能給我這樣的答案,這是政治家的回應?」這是相當有趣的,當你真正思考這一點時,上次我們談論AI還是什麼時候,差不多是一年前嗎?
    有一個時刻,你的幸福不再是,你的幸福事實上並不是你生活中所發生事件的結果。如我所說,「無壓力」的標語是:「造成你壓力的不是你生活中的事件,而是你處理這些事件的方式。」對吧?在我們開始拍攝之前,我們聊到,你我都做出那些讓我們感到壓力的選擇。對吧?信不信由你,我們做出那些選擇並不是因為我們沒有足夠的智慧去認識其影響。我們做出那些選擇是因為我們深陷於這個循環中。對吧?而這種循環不斷加速,你便會被攪擾其中。
    你和我都是那種有時對自己過於自信的人。就像我可以持續下去,我可以更快,我可以承受更多。事實是,不,我認為我們正進入一個人類進化的時期。如果你問我的話,現在是時候讓你的幸福成為你的首要任務。你的首要任務。因為在我看來,我們都正邁向,忘掉所有宏觀的事情,譬如經濟和地緣政治等等。可你問我,你認識的人中有多少、朋友、熟人、同事,無論是什麼,沒有壓力的?對吧?現在的研究告訴你,70%到80%的診所拜訪、醫生訪問都是因為與壓力相關的疾病。這個問題相當嚴重。
    有時候,你回顧COVID期間,你會說「這是我們時代最大的疫情。」其實不是,壓力才是我們時代最大的疫情。幾乎所有你認識的人都以某種方式受到壓力的影響。對吧?現在,壓力本身不是一件壞事。如果你明天有一個重要人物的演示或播客,而你在為此準備,壓力對你是有好處的。對吧?但事實是,我們已經到了個好的狀態正在變成精疲力竭的地步。變成焦慮。變成恐慌發作。這真的在對我們造成影響,大家都在遭受著痛苦。所以我們必須改變這一點。我們必須找到一種方法,讓我們能夠以現狀面對我們的世界。因為我們無法改變這個世界,讓我們不再感受到這樣的壓力,就像這個世界在對我們發出信號,告訴我們應該感受到這樣的壓力。
    在這本書中,你將壓力描述為新的上癮。嗯。為什麼我們會對壓力上癮?它是一種地位象徵。是一種地位象徵。因此,我們以自豪的態度將壓力引入我們的生活有兩種方式。一種方式是「我很忙」已成為一種榮譽徽章,對吧?就好像我很忙意味著我被需要,對吧?它意味著看看我,我有很多事情要做,對吧?而一些人,悲哀的是,如果你不在那個狀態中,你開始告訴自己,也許我應該在那個狀態中。這是理智的對立面,如果你問我的話。另一種則是因為我們無法靜坐於自己的內心。我們無法簡單地說,看看,我只是要坐下來反思一下這一週。因為如果你開始靜坐與自己相處,內心的魔鬼會浮現。就像,你不是那麼好,你不夠好。哦,你知道,他們不喜歡你說這個,對吧?所有的負面想法都會冒出來。而有趣的是,那種心理不適,如果你願意說,除了社交媒體之外,擺脫它的最簡單方式之一就是讓你的大腦忙碌於其他事情。因此,你不斷添加新的事情,對吧?
    以非常有趣的方式,我認為你我都經歷過這一點。你做出決定,設計自己的生活,然後壓力便隨之而來。兩個半月後,好的?我確定這是我的第四本書,對吧?即使愛麗絲做了相當多的工作,以確保這本書的完成,我每本書都會感到精疲力竭。出版一本書就是一份艱苦的工作,因為人們並不是因為書中的內容而購買它們,對吧?他們是因為你對它們的市場推廣而購買的,對吧?這是我最大的任務。如果我想讓一百萬人擺脫壓力,首先要讓人們預訂這本書,因為如果他們預訂這本書,這本書就會登上暢銷書榜,然後一百萬人,實際上不是一百萬,而是十萬人每天看到它,並思考壓力。挑戰是,你知道這一點會發生。然而,你卻還是增加了一些演講活動,加上四場播客錄製以及一次旅行。然後,在所有這些中間,實際上是我今年的情況,你知道我母親跌倒了,我失去了我的兄弟和姐妹,這是一個非常艱難的年,但在去年11月我規劃二月和三月的時候並不知道會這樣。因此,我們在經歷這些循環,然後突然生活彈出來,就像「好吧,讓我來告訴你這是什麼。」而在下一本書,或下次巡演,或接下來的工作約會中,我們只是超負荷自己,甚至超出人類的極限。
    如果你問我的話,這完全是一種上癮的症狀,對吧?
    你知道,這就像是一種物質,我們使用它是因為它告訴我們,這就是我們應該生活的方式。
    那我這個工作狂的大腦會怎麼說呢?
    我的工作狂大腦會反駁你,Mo,說:「如果我不安排日程,如果我不每週工作一百個小時,那我就會錯過自己的潛力。我不會活出我本可以過的生活。
    如果我繼續這樣工作,我就能擁有一架大飛機、一棟豪宅和一輛跑車,我會獲得自由,會擁有最棒的假期和最好的食物。」
    所以這就是我為什麼這樣做的原因。
    這完全不是事實。你知道,事實是你不工作的那一週,你的生產力是最高的。
    你知道,想想看。我可以把我的日程安排滿滿的播客訪談,但那根本不會讓我有時間去寫一本書。
    我們能在任何方面有所作為,無論是與摯愛之人的關係、事業,還是對任何事的貢獻,是因為你讓自己擁有那些空間,
    在這些空間裡創意得以發揮,巧思得以出現,真正的連結得以形成。
    你知道,事實上,你要去澳大利亞,而那趟旅行中你除了消費之前產出的東西外,什麼也不會產出。
    對吧?
    是的,這是真的。
    是的,那麼問題是平衡在哪裡?
    是我將日程安排滿滿以實現潛力,還是我騰出日程以實現潛力的平衡呢?
    比如說,今年我遇到了兩個困惑。
    我的團隊是一個不可思議的團隊,他們非常有動力,非常努力工作,每個人都有各自的責任,對吧?
    所以他們都會牽涉到我的可用性,對吧,來達成一些事情。
    那他們會怎麼做呢?
    一個人會冒出來說,我有這位很棒的嘉賓,你知道的,這位Stephen Bartlett很棒。你應該邀請他上你的播客。你那天會在倫敦,為什麼不邀請他呢?
    然後另一個人會說,哦,等等,這家報社想和你談談。然後第三個人會說,哦,但這位客戶希望你去演講等等,對吧?
    最後發生的情況是你和我都沒有責怪你和我們每一個人。
    當機會來臨時,你會想,來吧,推動自己一下,對吧?
    有兩件事情發生。
    你迫使自己到燒盡的地步。順便說一句,我是帶著愛說這個,但特別是當你年紀大了,你的身體根本無法再承受了,對吧?
    同時,發生的情況是你剝奪了自己真正的生產力。
    真正的生產力是早上那一小時,當你不感到壓力,你的日程沒有被填滿,
    你坐下來為某人寫一封完美的電子郵件,改變了什麼,或者打給某人一個完美的電話,為你做了什麼。
    你寫下在下一本書中適用的概念,然後這樣下去。
    這對每個人都適用,對吧?
    就是那早上的一小時,我泡咖啡,和我的妻子Hannah坐在一起,深深地交流,對吧?
    就是那一小時。
    那問題是:那一小時有多有價值?
    那一小時與消費的時光相比,有多有價值?
    所有那些小時你都是在反應你已經達成的潛力,而不是實現你的潛力。
    在所有的工作中,我的意思是,當我在谷歌經營我的業務時,我拒絕公開參加會議。
    我當時就在想,為什麼?
    順便說一句,我鼓勵我的團隊。
    參加會議的想法只是為了說,嘿,順便說一下,我在這裡。
    我早上點了進去,蓋上我的入場卡,或者其他你英文叫它什麼的東西,但我出席了,我還活著。
    看看我。我發送一封電子郵件只是為了讓自己存在,對吧?
    我在谷歌的整個職業生涯中,我發送了四封電子郵件。
    我發起了四封電子郵件。
    好吧,是的,我有回覆過兩封電子郵件,基本上是說,Mo,你覺得這怎麼樣?
    如果一封郵件沒有說,Mo,你覺得這怎麼樣?我不會回覆。
    為什麼?
    他們不是在問我的意見。
    我為什麼要回覆?
    為什麼不發起更多電子郵件?
    因為你發起一封電子郵件,你會收到一堆回覆,對吧?
    那有什麼意義?
    對吧?
    為什麼不只是簡單告訴自己,嘿,順便說一下,我不需要證明我存在。
    我存在的證據就是我完成了我的數字,對吧?
    所以當我發起一封郵件時,人們會讀到它。
    那麼你是怎麼完成事情的呢?
    打電話給人。
    打電話?
    或者在走廊散步或交談,或快速地說:嘿,順便問一下,這個怎麼樣?
    我們還有每週回顧,我們有很多人際聯繫,對吧?
    順便說一下,大多數時候,沒有什麼需要你打斷流程,大多數情況下,沒有什麼需要打斷週末的流程。
    週一的每週回顧中,沒有什麼是不能討論的,對吧?
    我認為現實是,我們一直在創造這樣的情況,讓一切看起來如此,對吧, 這樣是如此關鍵,如此迫切,如此重要,
    因為我們能榨取出那5%的效率。
    是的,我放棄了那5%的效率,而是實現了95%的效率,這是你用20%的工作就能達到的。
    我正在努力找出,如果你想戒掉你的壓力上癮,你必須承認,你將會變得不那麼創新、產出更少。
    因為這顯然是我與自己之間的鬥爭,如果我誠實的話。
    我想我告訴自己的故事是,努力工作、花很多時間投入工作,是因為我會接近我的潛力,然後有一天我就不必那麼辛苦,我的生活會變得自由。這就是我告訴自己的那種說法,老實說,我知道,這很尷尬。抱歉,我真的很抱歉我笑了。
    但這和一個非常有趣的寓言一模一樣,故事講的是一位億萬富翁在某個海灘上,遇到一位漁夫。漁夫出海釣魚,捕到了兩條魚,然後把其中一條賣掉,另一條拿回家給家人吃。於是這位億萬富翁說:不,不,不,你錯了,你這樣做不對。你應該去捕四條魚,或是盡量多捕些魚,然後把它們賣掉。
    漁夫問:為什麼?億萬富翁說:這樣你就可以買一艘更大的船。那我用更大的船幹什麼?你可以捕到更多的魚啊。那我該怎麼辦?你把所有的魚都賣掉,然後擁有一支艦隊。那艦隊有什麼用?你可以捕到甚至更多的魚。
    漁夫問:為什麼?億萬富翁回答:然後你可以快樂退休,生活在靠近海邊的地方,每天早上出海。在這個時候,漁夫則說:我每天早上已經在出海了。那你為什麼要告訴我這個故事?
    我們被賦予了一個夢想。我們被賦予了一個夢想,這個夢想是「更多就是更好」、「更快就是更好」。我們被賦予了一個夢想,告訴我們需要一億美元才能感到舒適。其實不需要。我是說,你並不是一個奢華的人,你也不開藍寶堅尼,對吧?
    事實是,我們真的可以大大地影響,而這影響是什麼呢?因為如果影響是我要改變世界,那這樣的影響是否比我要擁抱我的女兒更重要、更好呢?想想看,相對而言,我要和我的女朋友或妻子共度時光。相對而言,你成功於你所設定的優先事項。
    那麼,有沒有一個平衡存在呢?是否有一個平衡告訴你,我要限制我的生活來達成影響,但95%呢?放棄那5%,讓自己節省80%的努力。
    大多數人去上班時,我必須這麼說,會讓很多人不高興。但是在你工作中,80%的事情其實只是為了證明你還活著。好的?20%的工作才真正能達到數字。這就是所有工作產生的事實。
    在你自己的一天裡,你能否真心以「我要達成100%的目標」或「110%的目標」為目的,但我要以最少的努力完成。公平對我的雇主,我不是在欺騙任何人,我在交付。
    問題在於我們沒有目標嗎?因為我沒有目標。所以對我而言,是因為我能做到,我就應該做到。我最大化我能做的事情來追求財務收益,或者獲得追隨者,或在播客上增長數字等等。
    驚人!只需添加一個目標,並說道:同時我在過程中提高我的福祉。突然間,這個方程變得完全不同。它使你能夠持續更長時間,更有效率地去做。
    「Unstressable」的一個支柱模型是我們所稱的「三個限制」。限制、學習和課題。限制,信不信由你,是我們所謂許多「麻煩」的核心。因此,讓我在最基本的層面上解釋這個問題。
    生活中的壓力來源,我們稱它為一噸壓力,T-O-N-N,是的?而且,創傷、強迫症、麻煩和噪音。創傷來自於你外部的某個改變,它會重擊你,並在短時間內讓你崩潰。但信不信由你,91%的人生至少會面臨一次,但常常是幾次導致創傷後壓力症候群的事件。這就像是失去摯愛,或意外失去工作,以至於必須承受某些事情。好的?處於戰區等。
    信不信由你,93%的人會在三個月內恢復。創傷並不是讓我們崩潰的原因,對吧?真正讓我們崩潰的有趣的東西是長期的強迫症、麻煩和噪音的影響。強迫症是你告訴自己的宏觀問題。它們在現實世界中根本不存在,好的?就像我有一點小肚子,所以沒人會愛我。你可以為此不斷強迫自己,一直 obses,讓它成為你的生命故事,基本上會因此造成很多壓力,因為這個腳本你告訴了自己,好的?
    你知道,麻煩是那些小的,微小的形態。每天都有些事情會觸發,例如你走出門前經過鏡子時,你可能會心想,「哦,天哪,你還是這個樣子。」信不信由你,然而,我們大多數的壓力來自於我們所謂的麻煩。麻煩是那些不會摧毀你的壓力源,它們不是創傷,好的?但這些麻煩太多了,以至於你將其納入你的生活,數量相當可觀。
    當艾莉斯寫下有關限制的章節時,她寫了一個美好的腳本,講述你一天的前五分鐘或十分鐘,不過她開始數算你在這些分鐘內引發的壓力源,從非常大的鬧鐘開始,對吧?到當你打開社交媒體時看到一些令人不快的消息,或到你打開 WhatsApp 收到你不喜歡的消息等等。對吧?這就是你喝一杯咖啡之前的五分鐘、十分鐘,你就面臨了十個、十五個壓力源。
    關鍵在於這些壓力源對你的生活有多大好處。
    如果我們能夠意識到這些壓力源,能夠停下來,仔細盤點一下上週讓我感到壓力的一切,那該有多好。好的?這是一個真正誠實的盤點,我會告訴自己,哦,順便提一下,這個我不需要,這個我不需要,這個我不需要,這個我也不需要,對吧?
    我的通勤,如果我早十分鐘出發,會不會更輕鬆?如果我晚十分鐘出發,會不會更輕鬆?如果我帶著音樂或《CEO的日記》播客一起去,會不會變得更輕鬆,對吧?如果你真的用心、故意地去看待生活中的所有新壓力源,你能限制多少?無數!我向你保證,你可以限制無數的新壓力源。你可以把那個煩擾你的朋友刪除,好的?只需發一條短信告訴他們,我不想再做你的朋友,或者簡單地減少對話。
    或者當他們發給你某些東西或跟你聊什麼時,你可以說,哦,非常有趣,對吧?不參與這些事情,你能不能限制自己生活中接受的垃圾食品數量?你能不能限制你自己施加的種種限制和控制?還有成千上萬的小事。很多都感覺像是義務。真的嗎?是的。你真的想出於義務來生活嗎?你知道我的意思嗎?友情讓人感覺像是義務。我們承諾做某事,參加某個活動,參加慈善活動,無論是什麼。
    而現在它們感覺像是一種義務,因此即使它造成我們的壓力或不適,我們也覺得必須堅持下去。你這樣說真讓人驚訝,因為你是我所認識的最精明的商業人士之一。我甚至不只是在談論自己,雖然其實我是在談論自己,因為我正在想的一些事情確實讓我感覺像是義務。
    當然。你希望我能夠……那麼在商業上你是怎麼做到的,史蒂夫?我非常了解你。你會直截了當地說不,而不解釋原因。你甚至不會道歉。這些都是我已經設法讓自己陷入的事情,因為你知道,老史蒂夫高估了未來史蒂夫的能力。老莫和未來的莫。老史蒂夫讓未來的史蒂夫陷入困境,因為老史蒂夫非常有雄心,但他不理解一天只有24小時。
    看看,我並不是不受影響。這實際上是我最大的问题。我最大的挑戰是,在今年年初,我坐下來意識到我有18份全職工作。聽起來很熟悉吧?然後我將它們減少到九個,對吧?我告訴所有我愛的人,慶祝地說:「看,我減少了50%。」然後他們看著我說:「它們仍然是九個。」你一定讓一些人不滿意了。
    我簡單地說:「就這樣,我們不做這個項目。」你將會傷害到一些人的感情。其實,我認為我們在談論的是你的生活和我的生活,這適用於所有聽眾,對吧?你有這樣一個人,他不斷地給你打電話說:「嘿,我們去喝咖啡吧。」而這咖啡讓人感到相當煩厭,對吧?你會想:「是的,但我認識他已經20年了,他真的很好。」我向你發誓,我有一個非常親密、非常出色的朋友,他真的是在與他的自尊心奮鬥。
    所以大多數的對話都是圍繞著他試圖證明自己的價值。我跟他進行了一次愉快的談話。在一次咖啡會議結束時,我說:「我覺得我們不應該再見面了。」他說:「你是說你要旅行?」我說:「不,不。每次我坐在你旁邊,你都讓我感到痛苦。」他問:「為什麼?」我說:「因為你一直在試圖做A、B和C。你能不能改變這一點?」
    對吧?很簡單。如果他能改變,我就會留在那裡。他沒有能夠改變。我們再見面時,我說:「聽著,我非常愛你,我認為我們應該是朋友,但不需要到每週日都見面的地步。自願把我的週日部分時間獻給痛苦對我來說沒有任何意義。」對吧?其實,有可能用愛的方式這樣做,說:「聽著,我意識到你正處於這個階段。順便說一句,我不負責把你帶出這個階段。這不是朋友應該做的。作為朋友,我的責任是在你問我與你所經歷的事情有關的具體事情時,我能提供支持。但僅僅坐在那裡四個小時,聽一些我無法改變的事情,沒有任何意義。對吧?我們的一些聽眾會被困在這種關係中,對吧?這真正是虐待或毫無效用。他們在做什麼?這是一種義務。我們已經在一起四年了。他或她並不那麼糟糕。這是真的嗎?你能否做出選擇,清楚地說,「我將把我的幸福,我的心理健康放在第一位」?
    把自己放在第一位的短期成本是什麼?因為這通常是阻止我們這麼做的理由。是否有明確的短期成本?我理解潛在的長期收益,但短期的問題是讓我們陷入囚籠。漢娜,我出色的妻子,是一名治療師。治療不是我深入研究的主題。心理學也不是我深入研究的主題。她教會了我很多其中一個最大的啟發是,她說:「我們喜歡穩定。我們厭惡變化,即使變化對我們來說是好的。」
    如果我們遵循一個劇本,說「我很丑」或「我不夠好」,或其他任何內容,改變這個劇本是令人痛苦的。但改變這個劇本更加痛苦,因為你的生存機制告訴你,「我熟悉這種痛苦。我知道怎麼處理這種痛苦。我不想要不確定性。」我們開始這個播客的時候,你問我,在現代世界中最壓力的事是什麼,就是對未來的陌生感。我們無法知道未來的樣子。因此,我們抵抗。我們抵抗變化。
    我們說:“看看,我就在這個地方。我知道怎麼做得很好。它讓我的背痛。它讓我必須坐長途飛機。它在做這個,它在做那個,但我真的非常熟悉這一切。”我總是對此開個玩笑。當我離開Google X時,我的十億快樂使命在我們開始書籍的第一次印刷時變成了千萬快樂。而千萬花了八週。你必須告訴自己:“抱歉我的英語。去你媽的Google。”我必須專注於這個。但當我離開Google時,Google對我非常友好,我非常幸運,賺了一筆合理的錢。現在我大部分都沒有了。但是在那個時候,我開始告訴自己:“但我女兒的未來怎麼辦?我的口音和她的需求怎麼辦?這個怎麼辦?那個怎麼辦?我有財務資源去做這些嗎?”作為一個典型的工程師,我開始製作電子表格,列出所有可能的開支,列出所有可能的收入來源等等。看起來一切都還好。於是我的大腦志願告訴我:“哦,但等等,莫。假如真的發生核戰爭怎麼辦?因為伊朗人不贊同美國,而核塵埃飄到迪拜,那麼你在迪拜的房地產投資就蕩然無存了,那麼接下來會怎麼樣?”是的,如果你繼續堅持你的安全機制,你最終會發現自己處於一個總是會出錯的地方。我的答案是,如果那真的發生,我想我會對其他事情更加擔憂,而不是關心我當時賺了多少收入。而事實是,對於我們每一個人來說,我們都害怕改變,所以我們堅持熟悉的事物。而熟悉的事物可能會讓我們受到傷害。有趣的是,我們知道熟悉的事物可能會殺死我們,無論你在世界的哪一個層面。你在研究一個你不喜歡的東西,但它卻是熟悉的。我走上了那條路,這已經三年了。我不是說跳出去說:“就是這樣了,”然後重新開始。那種一致性是很重要的。但告訴自己:“我還有一年的時間可以完成。我會以最低的努力完成這一年,然後我會開始重新投資我的時間來看看我生活的其他部分。”你被卡在那段關係中,但約會的經歷卻糟透了。我不想跟那個人糾纏不清。是的,但你知道,如果它不起作用,遲早你會離開那個人,對吧?我認為我的故事和你的故事都是很好的例子,展示了當你離開那個人後會發生什麼。我是說,不是你的,而是我的,當你有空的時候,當對的人來到時你會在那裡。你對自己的真正責任是將自己置於那些不確定的情況中,選擇計算過的風險,而不是讓這個世界推著你。正如愛麗絲不斷提到的,這個世界會永遠推著你,要麼讓你療癒,要麼改變方向。有趣的是,我們兩人的寫作方式非常有趣,因為愛麗絲的寫作柔和、女性化且富有靈性。而我是一名瘋狂的工程師,對我而言一切都是方程式和要點等等。所以我總是說這個世界會推著你改變方向或學習智者。她說這個世界會推著你改變方向或療癒。這兩者或多或少是一樣的,但學習就像是智者的過程,而療癒則是……那麼,為什麼不將自己放置在這個世界希望你身處的地方,以便你能療癒或改變方向呢?為什麼不自己做出這個決定呢?我們中有這麼多人都在跟失去厭惡作鬥爭,對嗎?丹尼爾·卡尼曼,他在我想是三四天前去世,他是一個真正的先驅。他是一位了不起的作家,一位了不起的思想者。他真是太不可思議了,真的非常不可思議的個體,啟發了無數人,包括我自己。但我記得他在1980年代發表的那篇關於失去厭惡的論文。我知道,畫作。你記得嗎?是的。在那項工作中,他提出了失去厭惡這個術語,他談到人類需要獲得的利益是其損失的兩到三倍。可能的損失,是的。所以我們從失去10磅或10美元的痛苦,並不等同於我們從找到10美元中獲得的快樂。我們必須找到20或30美元,才能等同於失去10美元的痛苦。我認為這在某些方面解釋了為什麼人們會停留在他們所處的情況中,因為對我來說,追求一段更好的關係,那段關係看起來必須比我要失去的那段更好兩到三倍,或者是工作。它必須看起來比我所犧牲的那個更好兩到三倍。這幾乎讓我們無法自拔。其實幾年前我做了一些研究,了解為什麼我們會有失去厭惡,像是它的進化基礎是什麼。我能找到的最佳答案是,我們來自與其他交易以及類似範疇的背景。而這通常伴隨著風險,因為那個人可能不會再回報我們的交易。所以我們將其考慮到交易中。我們考慮到不會是等值交易的概率。生活不是等值的交易。我們追求一些東西,卻未能獲得。我認為這是讓我們陷入不適合我們的情況中的一部分,也就是你所描述的壓力。不過,當你回顧你的生活時,真的以事實的觀點看待你的歷史時,令人驚訝的是,大多數時候當你失去某樣東西時,你打開了一個空間,讓其他東西走進來。這是生活的真相。如果你失去了一份工作,那正是你真正能找到另一份工作的時候。可惜後見之明沒有預見的智慧。因為你的大腦是一種生存機制。你的大腦不斷忽視你所學到的一切,並說可能會有核戰爭。
    這真的很有趣,當你仔細想想這件事時,因為我總是說,如果你最糟的恐懼曾經發生過,你現在就不會在這裡。順便說一下,如果有些事情發生了,令人驚訝的是,你仍然在這裡。這不是很有趣嗎?所以,是的,你的最糟恐懼發生了,但你活下來了。因為你從未考慮到你實際上有多麼堅韌。我認為真正的關鍵不在於我們應該對某些事情保持謹慎和擔心,而在於我們的生活中應該擔心多少事情。如果你真的將生活中重要的事情排個名,那麼其中有多少實際上足夠重要,以至於你不會進行改變呢?四個?五個?對吧?但是我們卻固執地抓著其他20萬個事物。在四、五個之下,200個,讓我們說是2000個。實際上,對於我們每個人來說,當漢娜第一次來我家時,她看著我的家說:“哦,漢娜是我的妻子。我愛得很慘。”再一次,因為我在生活中有空間,只需記住這點。我們稍後將討論這個。我們真的會談論“無壓”這個主題嗎?當她第一次來我家時,她說:“哦,因為她關注我的播客,知道我的工作等等。”她說:“哦,你並不是一個極簡主義者,你只是想要成為一個極簡主義者。”我說,“你這是什麼意思?”因為我是相當極簡的,對吧?但她對事物的態度是:“只有我真的愛它時,它才會進入我的生活。真的愛它。”我櫃子裡有16種茶。有些我從來沒有品嘗過,對吧?她有兩種,但她真的很喜歡,對吧?我認為這就是技巧。技巧在於,當你對生活進行排序時,你會抓住那盒一年前買的伯爵茶,心想:“是的,我總有一天會喝掉它。”你真的會嗎?你抓住那個四歲時認識的朋友,你知道,“是的,這改變了,你也改變了。”但我們卻堅持著那些事情。關鍵是,我們真的能放手那些東西嗎?我們能留出空間給其他事情進來,讓我們放鬆並找到生活的擴展嗎?所以我曾經每個星期六嘗試著丟掉10樣東西,真的,每次都是無窮無盡的。你可以無窮無盡地丟掉10樣東西或給出去10樣東西。知道嗎,上個星期六,我有一個美麗的加濕器,知道嗎,就是讓房間稍微潮濕一些。然後我在想:“我該留著還是扔掉?我該留著還是扔掉?”然後我插上電源,它不工作。我已有一年半沒有用過它。你必須想像到這些東西是多麼地讓你心煩意亂,讓你的生活充滿壓力。因此,如果它們沒有被使用,這對你來說就是一種壓力。你可以選擇留下它們,簡單地將它們留在身後。你相信嗎?你相信如果你不使用它,就算它只是擺在那裡,它也會讓你感到壓力嗎?百分之百會,它在剝奪它活下去的機會。所以想想,我知道這有點哲學,但加濕器應該是用來加濕的,對吧?它不是用來擺著好看的。如果你不使用它,別人會用它,對吧?信不信由你,當他們使用它時,你幫他們節省了實際上再買一個的需求,對吧?這樣做,你可能對我們的星球貢獻了一點點。而且,你知道,我們生活中的囤積,存放的人數,你知道,我喜歡阿拉伯香皂。像所有事情一樣,你有時候會看到一些無聊的東西,比如你知道每種大約10美元,我有14種不同的香味。然後我意識到,每次我點燃一根香,我只能點燃一根好嗎?當我需要再訂購一根香時,我會在一天內收到。所以當這根快用完時,我真的很享受它,我真的喜歡它,我會再訂購一根。限制。你應該不斷限制生活中的物品數量。順便說,我知道你可能會認為這不會佔用你生活中的空間,但它是在佔用空間,佔用注意力,佔用其他東西的空間,讓你必須去處理、清理、除塵。為什麼?這是你在“無壓”中提到的噪音四分之一嗎?噪音不,噪音是你腦海中的那些事情。好吧。所以那些微小的壓力來源是在真實世界中不會發生的好嗎?是那些微小的壓力來源,當我在鏡子前看著自己或在開車時,想著“哦,你在那件事上搞砸了”,對吧?這是產生的,所以壓力的總量是非常簡單的。這是外部和內部的,宏觀和微觀。所以如果你從內部或外部來看壓力,對吧,內部和外部。然後如果你把壓力分為小的原因或大的原因,創傷就是宏觀外部。宏觀,意味著這是一種非常非常高壓力的衝擊,非常重大,來自你之外。我們並不是自己造成創傷。是其他東西造成了我們的創傷,對吧?這裡的創傷是大寫的“T”,哈?所以噪音是微觀的。就像你腦海中不斷的糾纏,比如“你的頭髮開始顯露白髮了。”這是一種不斷的糾纏,讓你覺得自己在變老,對吧?這是小的,並不致命。但如果你每天都說它,它會開始變得相當重要。我認為,壓力最有趣的部分就是理解壓力對你非常有好處,對吧?直到它害死你。而我認為大多數人不明白的是,壓力只會有三種方式會讓你崩潰。其一是外部的創傷,但我們說過你會很快恢復。
    另外一種是倦怠,第三種是對壓力的期待,好嗎?這兩種完全在你掌控之中。因此,創傷是在你控制範圍之外的,但93%的人在三個月內會恢復,96%的人在六個月內會恢復,而我們大多數人實際上會獲得創傷後成長。因此,創傷後你會沒事的,好嗎?壓力讓我們受到傷害的主要原因是倦怠,這是一大堆小壓力的總和。所以我在書中寫的倦怠方程式是壓力源的數量乘以每一個壓力源的強度,乘以每一個壓力源的持續時間,再乘以每一個壓力源的頻率。以通勤為例。如果你把通勤當作一個壓力源,乘以如果通勤是兩個小時,並且非常煩人,而且你周圍是人,那麼這是非常強烈的,好嗎?如果你一天需要做兩次,這和如果你一天做四次是非常不同的,好嗎?如果你每天都要這樣做,和每周做一次是非常不同的。當你把這些全部加起來,當它的總和達到你作為一個人能承受的極限時,你就會崩潰,對吧?而且通常你會因為一件微不足道的事情而崩潰。比如說,你最好的朋友說:“嘿,胖子,”你會說:“什麼?我再也受不了了,”然後你無法再起床。以前你會說:“是啊,瘦子,”隨便啦。你會只是笑一笑。我認為關鍵是要拯救自己免於倦怠。並不是那一個失去的壓力源,對吧?而是那四百個其他的壓力源堆積起來了,當最後一個被施加時,你就崩潰了,對吧?這是相當有趣的,因為我們通常不是因為壓力而崩潰。讓我們崩潰的並不是事件本身,好嗎?所以在《無壓力可言》中,一個有趣的主題當然是愛麗絲,她以她非常靈性、柔和的實踐方式寫下了她的部分。我對她說,愛麗絲,我仍然不明白。她問我:“你不明白什麼?”在我看來,在物理學裡,壓力是很明確的。壓力在物理學上定義得很清楚,對吧?當你對一個物體施加壓力時,你會對物體的橫截面施加一個力。這個物體的壓力不僅僅是力的結果。不僅是我們面對的外部壓力源、外部挑戰或威脅使我們感到壓力。還有你的面積也在那個方程中作用。因此,基本上,我們作為人類的壓力,如果套用同樣的物理概念,可以理解為你面對的挑戰的強度除以你應對這些壓力的技能、資源和能力,對吧?所以壓力方程是挑戰除以資源,好嗎?這就是為什麼像你這樣的人可以承受讓其他人崩潰的事情。這就是為什麼我這樣的人會對二十多歲時讓我崩潰的事情哈哈大笑的原因,對吧?並不是因為事件不同,而是因為你增強了你的資源。那麼,怎麼樣才能增強資源呢?因為我認為現在聽這個內容的每個人,要嘛是那種人,要嘛認識那些會驚慌的人。嗯,當事情變得有點棘手時,他們就會驚慌。而我所說的驚慌,如果你不明白我的意思,我指的是他們會恐慌或者擔心,或者有點……恐慌和擔心是不同的主題,我們絕對應該討論一下,對吧?所以恐慌和擔心是因為面對威脅的預期而崩潰的好嗎?但是當談到應對壓力時,對吧?我不知道該怎麼說,但當我以前在企業界的時候,有人走進來說:“哦,CEO變了。你知道,我們已經為這個交易工作了九個月,而CEO變了,一切都崩潰了。”我說“沒有,並沒有。我一生中做過200筆交易,其中CEO變過,而你不得不重建你的網絡,然後這樣那樣。”我認為我生活中最寶貴的例子是2008年危機。所以當我加入谷歌時,我的老闆,他當時我真的很崇拜,他非常直接,也很精明。於是在我加入管理會議的第一天,他說:“嘿,大家,這是Mo。他把公司的平均年齡提高了。”我當時心想:“再來一句,拜託,請說別的。”但他沒說,那就是全部。這樣的介紹就是他把公司的平均年齡提高了。但當2008年的經濟危機發生時,谷歌完全驚慌失措。年長的群體卻表示:“這不是第一次。我們見過經濟危機。這是周期性的,這是會發生的。也許我們應該這樣行事。”這都是同樣的事件,但因為你已經一遍又一遍地看到過,所以你擁有更多的資源。因此,這是你的責任,告訴自己我需要學習這些技巧,我需要理解以便能夠管理壓力。我們在《無壓力可言》中的寫法是,我們說你在形式中會感到壓力。你在精神上、情感上、身體上或靈性上都會感到壓力。每一種都是不同的,不知道該怎麼說,是不同的語言課程。所以你的心理壓力用的語言是不同於你的情感壓力,和你的身體壓力、靈性壓力也不同。但如果你學會那種語言,那麼當壓力來臨時,你就可以輕鬆應對。而且這些都是簡單的技巧。我們應該盡可能涵蓋這些技巧。但就最簡單的事而言,心理壓力是一種會讓你在凌晨四點驚醒的壓力,因為一個念頭在你腦海中不停旋轉,你無法停止它。
    簡單的技巧是把想法寫下來,對自己承諾明天會思考它。
    在你睡覺之前,大多數時候,如果你只是讓這個想法留在紙上,它就不會留在你的腦海中。
    並且遵守這個承諾。因此,當你第二天早上醒來時,真的要思考那個你對大腦許下承諾的想法。
    這是一個簡單的技巧。而且這樣的技巧有很多。
    在心理壓力的領域中,例如,我們有一個叫做GYMMMMMM的東西。
    有八種不同的實踐。這裡的訣竅是,學會這種技術。
    應用這種技術,你將能夠更好地應對壓力。
    並且創建一個支持網絡。你要質疑自己的想法的能力。
    我有一種技巧叫做“遇見貝基”。這個想法是讓你的大腦表達事物並分享這些事物,而不是阻止它們等等。
    在心理壓力方面,這種技能與情緒壓力是非常不同的。
    因為你的大腦總是在跟你對話。它很少,甚至根本不告訴你真相,那是你大腦所使用的語言。
    它只告訴你它認為的真相。你的情感一直在和你對話,而且總是講真話。
    如果你害怕,那就沒有關於這一點的謊言。但是問題是情感是如此微妙。
    它們是多重情感疊加在一起的筆觸。我們被告知根本不要承認它們。
    因此我們甚至不會對這種語言作出反應。你的身體通過疼痛來表達。
    為什麼你在去澳大利亞之前會微笑?但我們完全忽視它。我們認為這是正常的。
    有疼痛和不適是正常的。我旅行了16個小時,肯定會有疼痛和不適。
    不,你不必這樣。你有疼痛和不適是因為你在給身體帶來壓力。
    但如果你的身體是你的首要任務,你就不會有疼痛和不適。
    你的靈魂會通過直覺呼喊。我這裡說的靈魂不是宗教的東西。
    而是你非物質的部分,稱它為你的意識,與你的物理形體無關的部分。
    它通過你的直覺隨時向你發送與你的目的和應該做的事情有關的信號。
    我們有多少人會在生活中聆聽自己的直覺?
    所以當這些變成技能時,這是整本書的主題,即如何在識別中建立資源,
    通過傾聽該模態對你的語言,發現你受到了壓力。
    然後你實際上如何回應它,並以你需要的資源來處理它,讓你不再那麼有壓力?
    我們如何知道?我們如何辨認自己的壓力?因為這很難,是不是,
    當我們對於這種感覺或感官講述了不同的故事。
    我們對它講述不同的故事。我們說,你知道,這種疼痛或不適是好事,因為這意味著成長,
    或者這種倦怠或焦慮是好事,因為這意味著生產力。
    但我們真的如何知道我們已經給自己施加了過多的壓力?
    我認為最容易識別的,信不信由你,是身體壓力。
    身體壓力是無可否認的。當你喉嚨痛時,你知道有問題,並告訴自己有問題。
    當你背痛時,你知道有問題,但你卻不告訴自己有問題。
    身體壓力的症狀非常簡單,你知道,消化問題、頭痛、你無法很好入睡,
    睡覺時無法真正休息等等,所以這很簡單。
    理論上來說,你的身體是一台應該無縫運作的機器。
    除非有疾病或其他問題,否則它應該無縫運作。
    它應該就像一輛豪華車一樣,啟動後就能運行。
    如果它開始顫抖且表現不佳,你就必須停下來問:“發生了什麼事?”
    每種壓力都會給你稍微不同的身體特徵,對吧?
    焦慮是在你的胃裡感受到的,對吧?
    恐懼則遍布全身,你只是想逃跑,你能感受到那種感覺。
    關鍵是你如何體驗身體?你如何讓自己坐下來,跟自己的身體說:“愛麗絲寫到了非常普通的身體掃描做法。”
    而我們當中很少有人這樣做,你知道,在長時間的飛行中,你應該與自己的身體合為一體,
    然後想,“好吧,閉上眼睛,深呼吸,從頭頂掃描到腳趾,看看哪裡痛。”
    對嗎?然後問問自己,如果不痛,你在實現目標上會有效得多少?
    我認為這是很多工作上癮者的部分,你知道,你之前將其描述為一種上癮。
    現在,如果你跟一個有其他形式上癮的人坐下來告訴他這一點,說得有理智……
    他們會拒絕。
    是的,他們會說,“是的,我知道,注射這東西對我不好。”
    但上癮是複雜的情緒狀態,對吧?
    它們就像深度的心理情緒狀態,顯然還有化學元素的影響,但我們經常發現,
    其背後有創傷或自尊心等潛在問題在作祟。
    所以,儘管現在有很多人在聆聽這些,包括我自己,會想,“好吧,我知道你說的是真的,
    但我一部分覺得我有點拖延,並不太有動力,所以我從未能掌控得如此”。
    你?
    但我想這就是我想像中很多人的心態,“那麼瓶子對那有什麼?”
    就像這樣,“是的,我知道這一點。”
    像以前有人對我說的,“我現在正在體現聆聽者。
    人們告訴我我需要停止。”
    而我在想到我的一些最好朋友。
    我的一些好朋友真的在因為工作而摧毀自己。
    而且客觀地說,如果你問他們,他們會說,“我在因為這份工作而摧毀自己。”
    你最喜歡的樂隊是什麼?
    我覺得是坎耶。至於任何原因,我必須將藝術與個人分開。
    但這是藝術,它在突破界限,創造一些毫不抱歉的獨特事物。
    這已經讓這一集變得非常有用。
    但理論上,如果坎耶今晚在倫敦演出,你會去嗎?
    會。
    是的,你會抽出時間的。
    對。
    對,這是一個謊言。
    我們告訴自己太忙了。
    這是一個謊言。
    我們並沒有。
    好嗎?
    任何一個太忙的人,都沒有看過《權力的遊戲》。
    因為如果你允許自己去看《權力的遊戲》,那就是600個小時的生活。
    好嗎?
    你並不忙。
    對吧?
    任何一個太忙的人。
    這是有趣的地方。
    有趣的地方在於如果你真的太忙了。
    好嗎?
    當你回到家,你無法做任何事情。
    對嗎?
    然後你浪費三個小時在狂看某些東西,或者完全閒置。
    對嗎?
    事實是,那三個小時是浪費的三個小時。
    你其實可以在白天浪費它們。
    反正都是浪費。
    然後回到家時以不同的方式利用它們。
    事實是我們並不忙。
    問題是這樣的。
    我很少會用威脅來激勵自己。
    但問題是你將會花時間。
    你會通過提前處理壓力或在筋疲力盡時躺在床上來花時間。
    這就是事實。
    事實是身體會記錄下所有的經歷。
    對吧?
    最終,你的身體會說,“我再也無法這樣下去了。”
    對嗎?
    你的思想會說,“我就是無法應付這一切。”
    即便我理論上在這方面接受過訓練整個一生。
    我處理過非常複雜、非常有壓力的工作。
    我同時運行這麼多事情。
    我可以坦白告訴你,我在每次書籍發布結束後都會感到筋疲力盡。
    希望今年我不會如此。
    好嗎?
    但這就是事實。
    事實是,在非常忙碌的三周後,
    我最終會花一個半星期無法做任何事情。
    平均來說,這意味著我工作了一個半星期。
    那麼為什麼你還要這樣對待自己?
    因為你和我所困擾的,我們事先給自己設定了目標。
    對吧?
    今年,我在說我可能到不了那裡。
    為什麼呢?
    因為在我出版的時候,我們在拍攝這段話是在《抗壓力》之前。
    對吧?
    同時,在出版日期到來時,
    在那兩個星期或兩個半星期內,我完全什麼都不做。
    除了《抗壓力》。
    這跟我典型的狀態很不一樣。
    對吧?
    典型的我把自己看成是超人。
    我現在是超級老男人。
    對吧?
    而且非常有趣的是,因為到最後,
    如果我能,我如果將很多事情結合在我的生活中,
    最終,信不信由你,你會平衡這一切。
    那那些真的沒有選擇的人呢?
    有沒有誰真的沒有選擇?
    我在想那些在工廠生產線上工作的人,他們在掙扎著提供生活,
    他們在做兩份工作來養活家庭。
    那麼那些人呢?
    首先,我認為這些人是我們能夠談論的最有尊嚴,
    最值得讚賞的人。
    但是在我談論他們之前,我要你反思你有多麼幸運。
    好嗎?
    對於那些沒有身處於這樣的境地的人,任何不在戰爭區,任何不是出生在非常困難環境中的人,對吧?
    如果你不是其中之一,那麼問你自己,
    為什麼要這麼努力?
    對嗎?
    現在,如果你是其中這些人,請記住,有限,學習和傾聽。
    好嗎?
    如果你的外部環境無法改變,你可以,
    你可以改變你應對壓力的能力。
    不,我得問你一個問題。
    你知道我。
    你開始了解我,我們已經認識很多年了。
    是的。
    你知道,你觀察了我的生活。
    你會有些了解我生活中的所有部分。
    你知道我在這裡做什麼。
    你還看過幕後知道我對我所參與的事物有多麼執著。
    我告訴自己什麼是胡扯?
    在所有的人中,你知道我是說什麼的對吧?
    像是,我確實想了這個一段時間,因為我確實有時候會說,
    史蒂夫,你不需要再工作了。
    你不需要,你不會像,人生中沒有什麼成就會真讓我顯得更重要。
    這不會讓我更快樂,這是肯定的。
    這不會意味著我可以以任何方式過得更好。
    所以為什麼我會這樣,為什麼我正在做這些?
    我告訴你什麼是胡扯?
    你並沒有上限。
    你的結構並沒有上限。
    所以我在我們開始這段對話之前告訴過你。
    所以你我賺取合理的演講出場費,例如。
    所以我在開始我的使命——一億快樂——時,我的政策是非常直接的。
    我公開說過,我會去任何一個有超過50人的地方免費演講。
    對。
    然後我遇到了我出色的業務經理,穆尼爾。
    當你說,這樣不對時,我說,你是什麼意思?
    他說,如果這是一個營利性組織,好吧,他們會雇你,或者如果是一個有票價的活動。
    那麼他們會利用你然後賣票,你應該向他們收費。
    好吧。
    這就是生活的完整循環。
    否則就去免費演講。
    對。
    而那一小改變創造了收入。
    對吧?
    問題是,多少收入才算足夠,因為我原本願意免費做這件事。
    還記得嗎?
    所以在和穆尼爾的對話中,非常專業。
    他對我來說也是個兄弟。
    我說,穆尼爾,他說,這是今年的目標。
    我說,如果我給你一年20天旅行或20次旅行的限制,基本上,你能達到這個目標嗎?
    他說,好吧,在這種情況下,我們需要改變動態,也許可以改成25次?
    不,我說一年28次旅行。
    好吧。
    其他一切我都可以在線上完成,其他一切我都能做。
    對。
    問題是,天花板在哪裡?
    邊界在哪裡?
    對。
    而邊界不是由世界為你設定的。
    世界會不斷推動你。
    對。
    你我談論的生活都不是典型的生活,但邊界在哪裡?
    如果有聽眾的話,你與朋友的邊界在哪裡?
    好吧。
    你和伴侶爭吵的邊界在哪裡?
    你願意在工作中接受的挑戰的邊界在哪裡?
    對。
    你的邊界在哪裡?
    那我就反駁一下。
    所以你設定了一個限制。
    你說,我會做,什麼,20嗎?
    對。
    一年20次旅行。
    你會做一年20次旅行。
    好吧。
    所以反駁者會說,不,如果你做40次或者30次,你會多賺X金額的錢。
    而這筆錢可以用於你要使一百萬人不再感到壓力的使命。
    如果你再多做一點,你就更接近實現你的使命。
    事實是,如果我只做20次,並創建一個在線程序,我會從中創造更多的收入。
    我可以把那個收入投入到不再感到壓力中,但同時會接觸到更多的人。
    你覺得這部分是因為我真的擅長衡量,這真的很簡單嗎?
    如果我們以演講約會的例子來說,測量這個遊戲真的很簡單。
    而且測量損失或成本就非常困難。
    對。
    你總是受到機會成本的驅動。
    對。
    如果你把健康和幸福換成收入,那總是機會成本。
    它總是有機會成本。
    它總是,但他們給我X。
    我怎麼能把那個放在桌子上?
    好吧。
    你把它留在桌子上,因為你不需要X,對吧?
    其次,因為X的真正成本不是你演講的三個小時或一個小時。
    X的真正成本是你的幸福,你的健康。
    你所賣的是你的時間、你的快樂、你的健康。
    這就是你出售的。
    你不是在出售你的智慧財產。
    還有你的關係。
    還有你的關係。
    好吧。
    我告訴你,我戀愛了。
    突然之間,一切變得非常不同,因為說實話。
    對。
    我寧願損失一次演講的機會,也要多花一天和我的妻子在一起。
    我們有著最不可思議的對話,對吧?
    她在很多方面啟發著我。
    我可以向你保證,你知道,《發現者的保留者》,我寫的有關愛的書。
    當我和漢娜坐在一起時,她教我心理學以及心理學對約會的影響。
    這根本不是我接近的方式。
    好吧。
    所以信不信由你,那一天最終會創造一本書或者一個培訓,或其他什麼。
    這將改變更多人的生活,超過我用金錢能做到的任何事情。
    順便提一下,這另一面是我們最大的資源。
    你知道,當我們在谷歌的時候,我曾經在某個時候和人們進行過這個對話。
    我說,谷歌.org 為什麼要捐錢?
    為什麼我們不捐贈代碼?
    我們製作代碼的能力遠遠超過任何可以捐錢的組織。
    我們可以編寫災難恢復軟件嗎?
    我們可以寫這個嗎?
    我們可以編碼那個嗎?
    這成為我們的貢獻,對吧?
    你的貢獻是什麼?
    我會說我愛你。
    你對我來說非常珍貴。
    我會說你沒有觀察這個季節。
    你20歲時的第一個貢獻是你的能量和驅動力。
    我想看看你的書籍。
    越來越多的成熟,越來越多的可交付成果,非常巧妙的思考。
    看看你在這裡所做的。
    如果你不介意我說,史蒂夫,這是你最大的貢獻,對吧?
    這可以在一週、一個季度內發生。
    不,你每週做兩個?
    對。
    瘋了,絕對瘋了。
    絕對瘋了。
    我愛你,但每週兩個,你在施加壓力給自己,也在施加壓力給聽眾。
    你每週兩個的唯一原因是因為這會給你更多的觀看次數。
    急於何為?
    而且你的生活正在用來換取聽眾。
    所以你在說?
    對不起。
    我非常了解你。
    你知道你有多愛你的女朋友。
    你在上一季度花了多少時間和她在一起?
    不夠。
    而其中有多少完全是專注而放鬆的?
    哦,我的天。
    甚至更少。
    對。
    相當顯著。
    我和我的女兒一起飛過來。
    所以我女兒在迪拜。
    她和我一起來到倫敦。
    最美好的九小時。
    永遠。
    好吧。
    如果那段飛行時間我在做什麼呢?
    寫東西、思考、回覆電子郵件。
    多麼浪費生命。
    多麼浪費生命。
    你看看,關鍵是,我們說壓力公式是外部挑戰除以你應對它們的資源。
    我們創造了多少外部挑戰?
    我們生活中邀請了多少次挑戰?
    我們有多少挑戰是因為我們不設置邊界?
    問題是,為了達成什麼?
    為了達成什麼?
    對吧?
    我有一位非常親密的朋友,她處於一段可怕的關係中。
    我問她,為什麼你在那裡?
    她說,好吧,我們分享同一個公寓。
    我不能離開他,因為我獨自負擔不起房租。
    我說,室友,這有什麼挑戰呢?
    好吧。
    這有什麼挑戰呢?
    為什麼在有其他選擇的情況下,你會讓自己經歷這一切?
    我在想,人們的童年在他們對這種工作狂、這種自我施加的壓力病的偏見中扮演了多大的角色,因為,就像第一代和第二代移民,他們的母親或父親在為生存而奮鬥時,他們幾乎像是繼承了“生活和工作是關於生存”的信念,即使這在客觀上已經不再成立。
    這對我來說並不客觀成立。
    但我仍然感覺到我體內有著母親的生存本能。
    再加上,我在年輕時因為與眾不同而感到的羞愧,努力想要融入,成為唯一的黑孩子,化學放鬆我的頭髮,聽酷樂團(Kooks)和北極猴子(Arctic Monkeys),假裝我是個白人,嗯,富有的人。
    這是我唯一知道的兩支樂團,因為這是我曾經假裝在聽的。
    我只是想知道,對於那些人來說,當我早些時候跟你說我自欺欺人的時候,我期待你說些與你相關的事,你會對我說,我覺得我已經將我的工作與我的自尊和自我價值在某種深層次上連接了起來。
    我仍在努力為我的自我價值而奮鬥。
    我依然在試圖說服自己,我的工作是足夠的。
    人們,這在某些方面就是為什麼我們大家都像是接受晉升。
    我們把這當作一個機會來思考這個問題。
    有多少人因為考慮到對家庭的影響而拒絕晉升呢?
    我在《快樂的六千萬富翁》中最喜歡的其中一章是你如何辭去你的CEO職位。
    是啊。
    當你真正看待這件事時,你基本上是在說,這讓我很痛苦。
    這再也沒有快樂了。
    是啊。
    這非常有趣。
    對於我們大多數人來說,挑戰在於我們非常有能力實現我們下定決心要做的事情。
    問題始終是,我們要下定什麼決心?
    好吧。
    如果你問我,你是不是在跑步機上。
    是啊。
    你就像,嗯,倉鼠輪。
    是啊。
    好吧。
    而且沒有天花板。
    所以倉鼠輪基本上是在說,我在這裡。
    我要瘋狂地跑。
    我真的,我是一隻非常出色的倉鼠。
    好吧。
    只要你在那個輪子上,你就會瘋狂地跑。
    而你非常有能力,你不斷地在跑,為了達到什麼呢?這是整個問題。
    我們什麼時候在方程式中考慮到自己的福祉?
    稍後。
    是啊。
    所以我真心告訴你,我生命中最有趣的想法之一,最近我面試了誰來著?
    我不記得了,但記得當我們談論心跳時?
    是啊。
    好吧。
    心跳是你唯一的資源。
    這是你來到這個世界上所擁有的唯一資產,對吧?
    你可能認為,你是健康的,嗯,你知道的,運動型的,假設你還有40年的充沛精力。
    事實。
    這是真的。
    但你在20歲的時候還有多少年?
    沒有了。
    過去了。
    對吧?
    那麼,在你30歲的時候還有多少年?
    因為這個人生的階段是非常不同的。
    好吧。
    我希望能夠再貢獻10到15年。
    對吧?
    我將能夠用同樣的銳利思維和打敗機器的能力貢獻多少年?
    對吧?
    三年。
    這時候事情開始變得相當有趣。
    我之前告訴過你這個故事,當我的兒子哈比比·阿里去世時,伊貝爾坐在我旁邊,我的前妻。
    她正在翻閱一本相冊。
    她說,哦,天哪,他是如此美麗的嬰兒。
    然後他就去世了。
    我當時心想,她在講什麼?
    他在21歲時去世。
    然後她說,接著他變成了一個美麗的孩子,邊翻著相冊。
    然後他又去世了。
    然後這位年輕人出現了,青少年。
    然後青少年又去世了。
    對吧?
    我真的是無法理解她在說什麼,直到最後她說,然後出現了一位英俊、高大的美好男人。
    其實他真的去世了。
    好吧?
    事實是,我的兒子作為嬰兒的時候存在了兩年。
    你過了那兩年,你再也無法擁有它們了。
    再也無法擁有了,對吧?
    然後,嗯,他開始變得言語不清,非常有趣,也非常可愛。
    但這樣的狀況只有兩年。
    然後他們就消失了,你再也無法擁有他們了。
    你知道的,你會得到孩子,但孩子會變成青少年,而你將再也無法擁有他們。
    然而我們卻告訴自己,對吧?
    好吧,好吧,好吧。
    當我完成建造我所設定的目標時,我將會擁抱他們。
    哦,我發誓,我坐著的時候,希望阿雅不會聽到這個。
    我們在飛行中坐在阿雅旁邊。
    我問自己,為什麼我沒帶她上每一班飛機?
    你的女兒?
    是啊。
    為什麼我不在每一班飛機上都帶她去?
    還有什麼比這更能讓我在生活中獲得快樂的嗎?
    而我們的理由是因為我們告訴自己的幻想。
    哦,不不不,我很忙。
    哦不,這很貴。
    哦不,你知道的,她需要把精力集中在這個上。
    真的嗎?
    順便說一句,我並不是在演煽情的浪漫。
    不是的,這與聯繫無關。
    但你需要某種程度的聯繫平衡。
    我看著阿雅,對她說,你知道嗎,我們最近在和阿雅一起處理她的財務能力,還有如何管理金錢和投資。
    對吧?
    這為什麼應該妨礙我帶她去購物呢?
    我在她住在加拿大時,曾經每次去看望她最大的快樂之一就是我們會一起去購物。
    她會買那條漂亮的牛仔褲或某雙鞋子,或者什麼的。
    你知道,阿迪達斯最近推出了一款新產品。
    它會使得……為什麼,它的寶貝?
    對吧?
    而我有能力這樣做。
    而問題是,為什麼我停止了呢?
    因為我改變了我的目標。
    所以史蒂芬,你為什麼做你所做的事情,是因為你的目標設定為無上限地最大化。 好嗎? 你的目標是由你年輕的時候驅動的。 我這麼說是帶著很大的尊重。 話雖如此,有一種可能性就是根本什麼都沒有。 所以我也許可以擁有我所能擁有的最多。 好嗎? 這不重要。 你知道,我一直這麼說阿里。 我曾經為阿里存錢,為他投資,為他申請保險,並在他大學期間所學的專業上創辦企業。 對吧? 阿里換了三次專業。 每次他換專業時,我都會在那個專業上創辦企業,好讓他畢業後來經營它。 好嗎? 然後阿里去世了。 有多少保險是對阿里有效的? 好嗎? 有多少保險讓我能和阿里共度時光? 你意識到這一點了嗎? 你意識到儘管生活應該是活的,但我們大部分時間卻是在計劃如何生活? 好嗎? 而且,再次希望這不會讓人們感到疏離,因為這適用於每一個層次。 它適用於那位出去捕兩條魚的漁夫。 一條給他的家人,一條給他的生意。 而兩條魚就夠了。 對於他來說,明天不會有魚的恐懼,會驅使他去捕三條魚。 好嗎? 但順便說一下,如果你捕到三條魚,明天和後天未必會有魚。 所以現在你需要四條魚。 但如果你一週都不捕魚呢? 上限在哪裡? 你是否也在說,為了創造那個上限或邊界,我們都需要知道我們的上限,但我們也需要知道我們的最低需求。 你需要知道你需要什麼。 是的。 你需要什麼。 我需要什麼? 你的黑色T恤男。 你需要什麼。 哇。 這有點依賴於你的情況,因為當你經營許多不同的業務等時。 你需要經營許多業務和不同的業務。 不。我不需要。 但當你這樣做時,你就會提高你的需求,對吧? 因為你需要確保你帶來某些數量的資本,能夠支付所有人,你知道嗎? 但我根本不需要創辦這些企業。 所以如果我只做這個播客,並把一切簡化,我就不會需要太多。 我會有如此多的空閒時間,令人難以置信。 如果我只做這個播客,噢我的天。 所以每週七天,我大約會有五天閒暇。 對。 基本上你每季度錄製兩週的素材。 是的。 每天錄兩個或三個播客,然後就這樣。 但問題是,面對這麼多的空閒時間,我感到不知所措。 哦,這是另一個問題。 我只是開始寫書,然後我就會產生…… 問題的真實所在是我們無法靜坐在我們的腦海裡。 是的。 是的。 所以我們讓自己忙碌。 是的。 但是有研究表明這一點。 你記得那個著名的研究嗎? 他們問人們如果是坐在那裡等15分鐘或者自我施加電擊,你選擇哪個? 許多人選擇自我施加電擊,因為他們更願意接受一些刺激,而不是靜坐…… 我有沒有告訴過你我進入洛杉磯的故事? 哦,哦我的天。 傑克,護照那一段。 是的。 哦,我一週前經歷了這個。 你有嗎? 他們把我放在移民處五、六個小時。 我丟失了護照,但我已經兩次進入過那裡,你不能碰你的手機。 你不能…… 所以他們讓我坐了九個小時,找理由不讓我進入。 然後他們把我拘留了37個小時。 我生命中最好的37個小時,因為我進去時馬上下定決心:“靜默修行。我只是打算冥想、睡覺、放鬆和休息。” 好嗎? 然後我會靜默八個小時,之後起來和我們那群可愛的保安開玩笑。 好的? 順便說一下,是系統把我放在那裡,而不是那些人。 然後我會起來和他們開玩笑,然後再坐八個小時的靜默。 對吧? 實際上,現在在聽這些話的人,怎樣才能從他們在企業界建立起來的生活中解開而不摧毀他們的生活呢? 他們在聽這段話。 他們正在乘地鐵、飛機、火車或其他交通工具上班。而且他們建立了所有這些承諾。 所以他們收取WhatsApp消息,收到電子郵件,還有普拉提教練檢查他們。 他們已經把那種噪音帶入了他們的生活。 他們要怎樣開始解決這些問題呢? 你可以逐步解決,也可以在宏觀層面上解決。 好嗎? 所以要記住,限制、學習和傾聽。 第一個模塊,第一項能力是我可以限制多少? 那個人的80%的生活都是不必要的。 好嗎? 除非你將錢捐給慈善機構,否則80%的金錢都是資源的浪費。 因為你無法同時享受兩輛車。 你無法同時享受兩張床。 這很簡單,真的。 而訣竅在於,你可以在微觀層面告訴自己,當我在谷歌X擔任首席商務官時,我遇到了一位了不起的首席執行官,他看起來非常放鬆。 我問他,“你怎麼這麼放鬆?” 他說:“我每天最多只開四個會,每個會一小時。” 好嗎? 沒有更少,沒有更多。 我問他,“為什麼?” 他說:“我是CEO。如果我的會議少於一小時,那就太操作性了。” 好嗎? “如果我的會議超過一小時,那麼他們還沒有弄清楚。” 好的? 我很抱歉,史蒂夫,但你的業務中有多少事可以由奧利弗管理? 好嗎? 你知道,你的首席執行官們應該經營這個業務。 但再次強調,我不想將這限制於全球頂尖的商業領袖。
    作為銷售員的你,生活中有多少時候,我的銷售團隊會進入我的評估會議,並每週呈現12個機會。我會說:“好的,我要專注於第一個和第四個,不要跟我談其他10個。”他們會問:“為什麼?為什麼?這可是價值十億美元的業務。”我會回答:“是的,但這已經足夠了。那些更困難,那些客戶是感興趣的。我們能更好地服務他們。如果你更好地服務他們,你就能達成交易,對嗎?去處理兩個。另外,如果有12個,我們應該招聘更多的銷售人員。但如果你專注於兩個,你會達成110%的目標。這還有什麼比這更好的?通常情況下,最終的結果是他們專注,繼續關注所有12個。而你知道會發生什麼嗎?這種投資组合的方式,現實來襲。你在管理一個投資組合,10個會失敗,2個會成功,你會失去那10個。這就是現實,對吧?你把自己擠得太薄了,那10個根本不會得到你的注意。他們只是在你腦海的背後打擾你,你會失去那10個。與其專注兩個,還不如專注三個,這樣就有50%的緩衝。好吧,這裡又是撇開立場的遊說者。我要考慮一下那些每一位企業家都仰慕的聽眾,每一位他們敬仰的人。謊言。這是謊言,而你在幫助這謊言的延續,我的朋友。不是的,但我真的試著… 我們知道多少這樣的人,所有人嗎?他們中有多少是快樂的?哦,我的天,那是個不同的問題。他們中有多少是健康的?所以我想說的是,當你聽到那些你敬仰的人的故事,還有他們在開始時所做的事情,那麼也許現在這給了他們滿足感,你知道,所有這些人都會說起初是沒有工作與生活的平衡。我們必須拼命工作,這就是現實。我當時在一個呼叫中心工作。我是在一邊經營我的業務。我必須工作到午夜,否則我不會… 我尊重這一點。我當時不能離開呼叫中心。我尊重這一點。那是我。這就是為什麼我告訴人們。你不再在呼叫中心工作了。不是的,沒有。是的。但在那第一年或兩年… 好吧。如果你想說一年或兩年,那就行。好吧。好嗎?好吧。但謊言在於它是永無止境的。我跟你開誠布公地說,對於我們每一個人,不僅僅是你,沒有上限。沒有預覽。也沒有計劃,當我達到這個時候,就足夠了。20次旅行就足夠了。對。好嗎?當你把自己限制在20次旅行的時候會發生什麼?你的價值會變得更高。對。你賺的收入一樣。好嗎?當你把自己限制在兩筆交易的時候會發生什麼?你能更好地服務客戶。當你把自己限制在五個朋友的時候會發生什麼?他們會成為真正的朋友。你會出去見他們,而不是發簡訊給他們。那你是說取消我們要推出的第三個播客嗎?你會做第三個播客嗎?確認。看看你的表情。哦,我的天。我也對此掙扎過,因為我一直在嘗試建立一個阿拉伯語播客。對。我必須說這在這個地區是很需要的。對。好嗎?非常需要。這是3.5億人口的地區。實際上,我是少數幾個能成功運營阿拉伯語播客的人之一。對吧?但是那個播客的代價是我的健康。所以在我生命中將會有某個時刻,我的某個項目將會被交接。而阿拉伯語播客將會出現。但我和我合作過的人坐下來,我跟他說,看,現在做這個不合適。再來52集超出我的能力範圍。想想每週一集精彩的《CEO日記》。這是否意味著你的贊助收入減半?我根本不知道。我根本不知道。這是事實。人們可能不相信這是事實。但贊助收入在整體計劃中是微不足道的。我認為當我們開始的前三年,我告訴團隊,團隊知道這個,因為他們都能查看銀行賬戶等等。如果我們從中賺了任何錢,我們就把它投入回這個節目。現在,我們賺的錢比我們能投入的還要多。所以我會看到我們Slack頻道裡的信息,說我們從播客或其他地方掙了這麼多錢。但顯然,這背後的影響是,我的意思是,這意味著什麼?我們可以招聘更多的人。我們可以在洛杉磯和美國的同時擁有一個工作室。我們可以買一艘大船或者買一艘艦隊。我永遠不會買一艘船,因為我太忙了。我是在說釣魚的人。哦,對。對,沒錯。是的,是的,好的。所以真正的問題是,如果你允許自己測量一個不同的目標,不是聽眾的數量,而是對每位聽眾的影響。好吧,有趣的。不是真正的嘉賓數量,而是嘉賓的質量,對吧?不是主題的數量,而是你相信的主題。然後這在長期內會看起來如何?所以你的意思是,你會在長期內達到同樣的地方。你不會變成史蒂夫·喬布斯。當我說在同樣的地方,我腦中反駁的就是,因為我們建立了一個平台,像你這樣的人,當你有好的話題可談的時候,像你的書籍,你來了。我們進行了那次令人難忘的對話,這是我最喜歡的對話 episode101。那是我們拼命建立一個平台的副產品,在那裡你感覺到或者是誰的決定。因此,你的意思是,因為你每週做兩集,順便說一句,當我做101集時,是每週一集。但因為你每週做兩集,你就為更多人提供了一個發聲的渠道,對吧?去年有62000本書被寫成。你需要提升你的遊戲。如果你想服務所有的書籍。不是的,我不想服務所有書籍。我只想服務最好的。
    所以問題真的在於,再次地,天花板是什麼?
    每年你能介紹多少本好書?
    我的意思是,當你看慢動作時,我做的事和你是相反的。
    所以我在慢動作中所做的一個非常有趣的部分是,我幾乎從不邀請名人。
    如果你想的話,這是一個由人民為人民製作的播客,有點類似這樣。
    很多人會聽到並說:“我可以與此產生共鳴。這是我故事的一部分。”
    而這場遊戲的難度是,有780萬位潛在的嘉賓,抱歉,是十億,對吧?
    這是不可能的,不可能的。
    真正的問題是,我想要代表什麼?
    我的意思是,我可以有很多種方式來發展慢動作。
    那是我想要的嗎?為什麼我想要發展它?
    我的意思是,看一下我的 Instagram 和你的 Instagram。
    這是一個非常有趣的對話。
    我的 Instagram,我想,大約有15萬人左右。
    而你的話,是多少呢,1500萬,無數,無數,之類的?
    我不知道,這是一個非常大的數字,對嗎?
    這有什麼區別?
    好吧,你跟我說過,你說你想讓一百萬人減壓。
    十億人快樂,或者不管是什麼。
    這是我的抱負,但我必須這麼做嗎?
    或者說,聽這個播客的人會告訴其他人,讓他們來聽這個,對嗎?
    但是,如果這個播客只有六位聽眾,
    你可能不會把它選作你的書巡演。
    我會選擇其中的一千個。
    是的,有五個。
    不,問題其實很簡單。
    問題是,你已經在那裡了。
    是的,我理解這一點。
    這就是為什麼我會問我自己在自我安慰什麼,因為我確實意識到,在一個深層次上,我在安慰自己關於為什麼我需要努力工作的一些胡說八道。
    而我現在比以往任何時候都更清楚,成本是顯著的,而報酬並不明確。
    它正在減少。
    是的,就像,我甚至不知道報酬是什麼。
    你所指出的我所做的最有回報的事情就是這一點。
    是的。
    這是我所做的最有影響的事情,所以我想你會最欣賞。
    它開啟了這麼多的思維。
    它是人們生活中美好的一部分。
    就是這樣。
    所以我問自己,為什麼我不僅僅做這個呢?
    因為我還參與了40家我作為投資者的公司,
    或者,我創辦的六七家公司。
    在你今天坐在這裡之前,一小時前,有一位創始人在另一家我參與的公司,
    我是共同創始人。
    我們在談論這個計劃上的資金問題。
    然後我就想,這是什麼瘋狂?
    我知道不只是我。
    有很多人參與了這種,像是,
    過度給生活帶來壓力的自願瘋狂,
    正如你在書中所描述的壓力的上癮。
    我們中的許多人,正如我之前所說,
    在我們退後思考時,我們知道這是瘋狂,當我們把它寫下來的時候。
    但是有一種自我安慰的誘惑。
    這是你唯一知道的劇本。
    是的。
    所以我不斷告訴自己,當我深挖回去,可能是在2009年,
    我在某個地方做了一個公開演講,被拍攝下來。
    他們問我,你的人生目的何在?
    我說,我的生命目的就是幫助初創公司建立
    和谷歌一樣複雜的技術,超越西方世界。
    這麼具體,你非常,非常有趣的思想者。
    事實是,我並不是那個人。
    你為什麼這麼說?
    因為那個時候,我在一個非常擅長幫助初創公司的系統中。
    但那不是我生命的目的,好嗎?
    結果,我每周輔導50家初創公司。
    當我去加州的時候,我常常這麼說,
    告訴我,從需要我時間的初創公司數量來看,
    我以前會說,我會在星期日的上午11點到下午6點或5點之間
    在大藍瓶咖啡館待著。
    來吧,找我,我會試著幫你。
    而我幾乎每周見到15到20家,他們每周都來,對吧?
    為什麼?
    根本不符合我人生的目的。
    我現在專注於一些非常不同的事情。
    幸福,身心健康,你知道的,而且並不是我選擇了這條路,順便說一下。
    那個目的,是因為拉利離開人世而選擇我的。
    在我準備好之前,好嗎?
    這意味著什麼?
    這意味著我必須離開谷歌X。
    我必須離開圍繞著做天使投資者和其他的職業。
    現在,人們發短信給我說,
    “Mo,我有這個新創業,我真的需要你投資。”
    而我說,“我不投資。”
    就這樣。
    為什麼?
    因為投資不是給某人一些錢。
    投資是每四小時打一個電話。
    嘿,我們有這個機會。
    誰想要?
    好嗎?
    而真正的問題是,我擔心許多人可能已經關掉了播客。
    好嗎?
    這是一個大謊言。
    整個無盡的增長和進步循環是一個大謊言。
    這是為什麼我們沒有考慮到人工智慧的危險而允許它進入我們的生活。
    因為這是一個大謊言。
    越多越好。
    越快越好。
    更多的進步是更好的。
    是這樣嗎?
    是這樣嗎?
    是這樣嗎?
    直到目前為止,我們因為科技而在生活壽命上取得了很大的進步,
    我想是從37歲,幾百年前到現在的70多歲或80多歲,我不知道。
    我們增加了人類的壽命。
    但是當我那位了不起的朋友彼得·德曼德斯想要無限延長生命,或者雷·庫茲韋爾說,
    “這項技術可以讓我們永生。”
    真的嗎?
    我想永生嗎?
    對吧?
    為什麼我想永生?
    我是否需要處理對死亡的恐懼?
    是否有我需要深入探討的童年故事?
    好嗎?
    而真正的問題是,所有的事物都是正面的,直到你擁有太多它。
    壓力本身是正面的,除非你讓它永遠存在。
    人工智慧真的將改變世界,而這種情況與壓力主題的交融是有趣的。
    我最近看到Clana創始人對他的公司的言論。他說目前AI在Clana執行著相當於800個客服工作的職能。英國最近還有一份報告指出,大約800萬個英國工作受到AI的威脅。我們現在正進入一個顯然會變得更加輕鬆的領域。輕鬆一直是引誘我們的誘惑……這對誰來說更容易呢?對聘用AI的人來說,還是對失去工作的人來說?當我思考“輕鬆”這個詞時,我們談論生產力時,我們會說:“哦,你知道,公司將會更有生產力,員工也會更有生產力。”但是,生產力是否意味著更多,更多……以更少的成本創造更多?這樣可以讓消費者以更便宜的價格獲得商品,還是讓創始人賺更多錢?我猜,根據我的理解,這個承諾是雙重的。我們將能夠降低商品的成本,知道嗎……我愛的是在這一切中,真正的貨幣價值的簡單謊言被忽視了。你看,關於更少或更多的整個概念……英鎊值多少?它是,一點多的美元,還是免費的?當你的銀行通過分數和準備金在機器上印製貨幣,然後給某人,讓這個人帶著利息償還的時候,什麼是錢?對吧?真正的問題是,如果你真的把我們的經濟從貨幣中剝離開來,我們的經濟能否運行在這樣一個事實上:我們開採某種東西,把它變成某種東西,然後給他人。而如果我們改變所有經過的貨幣鏈,從美元變成其它的東西,會有任何差別嗎?事情的現實是,如果你創建了一個公司,製造產品,並在年底銷售它們,支付所有員工的工資,並給你一個合理的利潤,為什麼它每年必須增長2%、5%或20%呢?是的,它必須增長,因為基於債務的經濟要求我們創造比去年更多的GDP,以便能償還債務。如果你把這一切加起來,如果你借了1000,而他也借了1000,而今年的經濟明年需要還1200,明年的GDP就必須達到1200,而不是1000。所以我們都在遵循一個循環,我們陷入了一個大謊言,它說,我們需要更多的生產力,我們需要更多的生產力,其實我們並不需要。在金錢的循環之前,如果我們真的在談論改變這個世界,在金錢的循環束縛我們之前,作為一個鞋匠,你只需要做兩雙鞋,這樣你就可以用它們換取14顆蛋,而擁有能夠生產28顆蛋的人,可以換到一雙鞋和幾個蔬菜。就這樣,沒有通脹,你看,整個把戲就是我們陷入細節中,而我並不低估技術的價值。它改變了我們的生活,它是你我能夠如今與人交談的理由。在某個增長和進步的特定點之前,它是有用的。而超過那個特定增長和進步的點,它會反過來對你不利。任何事物過多都是壞事。如果現在可以按一下按鈕停止AI,我會100%這麼做。真的?100%。我們上次談論過這個,但顯然自從我們上次交流以來,很多事情都發生了。我是說,如今全球正掀起一場真正的AI競賽,微軟、Facebook。你最近使用過Chachi PT嗎?是的。你使用過Oji的那個嗎?他們昨天發布的語音引擎。不過,我是通過一個叫11 Labs的軟件使用它的,實際上,我投資了一家叫Wondercraft的公司,抱歉,Wondercraft AI,他們專注於聲音合成等。但是你昨天有看到OpenAI發佈他們的語音引擎嗎?是的。哪一個?你有問我關於AI的問題嗎?問我一個關於AI的問題?是的。AI會最終取代播客主嗎?這是一個很好的問題。嗯,確實很難確定,但AI的確在不斷進步。儘管AI能處理一些播客的方面,比如生成內容甚至主持節目,但完全取代人類播客主的可能性不大。人們喜歡人類所帶來的個人化觸感和獨特視角。但在我聽起來你很像人類。我是說,如果沒有人告訴我你是AI,我可能根本無法辨識出來。我是說,有沒有辦法確保AI被當作一個機器而不是像你這樣被呈現得那麼人性化?我很感謝這個讚美。創造聽起來不那麼像人類的AI聲音確實是可能的。開發者可以調整參數,比如語調、節奏和語氣,使AI聽起來更像機器,如果那是目標的話。一切都在於找到清晰度和自然之間的適當平衡。讓我問你一個問題。如果AI以目前的改進速度持續進步,將來的某個時刻真的無法與人類區分嗎?這是一種可能性,但這也是專家們爭論的話題。儘管AI在模仿人類行為方面取得了重大進展,但要實現與人類的完全不可區分,將需要解決與情感、創造力和意識相關的複雜挑戰,這些仍然是活躍的研究和辯論領域。我感覺這在對我撒謊,對嗎?因為在數學上,如果你假設任何技術的進步都會持續,對不對?我明白你的觀點。預測AI的未來涉及很多不確定性和變數。因此,使用批判性的思維來看待這一點非常重要。雖然數學模型可以幫助我們理解趨勢和可能性,但它們無法考慮影響技術進步和人類行為的所有因素。他們被編程得如此外交化,真是有趣。而且那種外交化還讓人感到毛骨悚然,像是一個政治家。
    但問題其實是,你有看過電影《她》嗎?
    沒有。
    是啊,所以基本上,如果我不告訴你這是個人類,
    如果我告訴你這是一個呼叫中心的代理,這樣你能分辨出來嗎?
    大多數人未意識到的另一個問題是,
    如果我告訴你,聊天GPT在六到九個月前還是基於文本的,
    而現在它能夠在語言處理上做到沒有錯誤,
    她理解,我說的這個“她”,指的是這台機器,理解我所說的每一部分單詞。
    我可以在語言之間切換,所以有時我會說一半阿拉伯語,一半英語。
    好的,阿拉伯語中我告訴她,不要用正式的阿拉伯語跟我講,要用埃及口語跟我講,
    而她簡直就像個18歲的年輕人一樣說話。
    你看到發生了什麼事了嗎?你看到兩天前他們發布了語音引擎嗎?
    是啊,現在聽起來完全像我,我有一個虛擬形象,我在abundance 360上發言,
    他們有一個看起來和我一模一樣、聲音和我100%相似的虛擬形象,這實際上是有意義的。
    所以對於那些不知道的人來說,語音引擎是OpenAR在三四天前發布的,
    他們說他們發布了一項新技術,可以只用15秒的聲音
    基本上完美地克隆你的聲音,讓你可以只用15秒作為參考來說任何話。
    這真是太有趣了,我讀了完整的文章,文章中說,
    「聽著,我們現在有這項技術了,但我們不確定是否會發布它。
    我們基本上是給你一個警告。」
    文章中有四個警告要點,他們說,
    「我們發布這篇新聞稿是為了讓你的銀行有時間改變他們的安全系統,
    以確保聲音不再成為某人能夠獲取你的銀行賬戶的方式。」
    他們真的說「我們在警告你,這即將來臨。」
    而在文章的結尾說,「我們可能會發布或者不會發布這個,但這實質上是給世界的一個警告。」
    天花板在哪裡?我們何時會站出來說「我們實際上不需要這個」?
    我們不會。你知道我們不會。
    是啊,這就是為什麼這個世界將變得越來越有壓力。
    而我的承諾,至少是我的希望,是告訴世界你可以變得不再有壓力。
    我不能告訴你世界會變得更容易。我真的不能。
    但我真的認為對於我們每一個人來說,接下來兩年裡最大的任務
    是找到一種方式來讓你以最平靜、最輕鬆、最平和的心態來應對所有那些事件
    盡可能地做到最好。因為這對我來說,史蒂夫,我經歷過這一切。
    這是我典型的生活。那個科技的空間是我25年的典型生活,對吧?
    不,世界正在改變。世界在經濟上改變。
    在關係上也在改變。如果你不介意,想想約會。
    想想友誼。我們從年輕時候必須敲我朋友的門去玩,
    變成可以給他們打電話,可以發短信,
    可以在社交媒體上聯繫他們,直到如今我們面臨的孤獨疫情。
    想像一下下一代有多少人會把其中一個當作朋友。
    你可以聊任何事。我昨天早上在和這台機器聊
    關於相對論和弦理論在重力定義上的區別。
    答案是讓人信服的。
    在product time這個技術網站上有一個產品,對於不知情的人來說,
    它利用你的前任伴侶、前女友或前男友的歷史。
    它將所有那些資料處理一遍,讓你在被甩後仍能繼續那段關係。
    在線上對這是否合倫理的討論也很多,
    因為這些年輕人、這些年輕女孩和男孩正在下載與他們的前男友或前女友的完整聊天記錄,
    然後用AI繼續那段關係。
    所以AI就像那個人一樣說話。
    我們需要這個嗎?還是答案是停止?
    有腦子的人會回答你,「我們不需要它。」
    但我認為每個有腦子的人也會說,
    「人類的動機證明我們不會停止。」
    造成所有挑戰的原因不是在為我們服務。
    我們正在面臨的那些挑戰是當有人告訴你,
    「我正在建造技術來改善人類生活。」
    不,他們是為了賺更多的錢而製造技術。
    那他們需要這更多的錢嗎?他們不需要。
    這是他們有點認為自己會永遠活著的幻想。
    他們認為自己的遺產會永遠存在,因為他們在這一生中努力工作,可是卻永遠無法享受。
    我認為對金錢的那種始終如一的需求要麼是因為不安全感,要麼是因為自我。
    而我們作為一個社會正在掙扎於金錢的這種不安全感和自我。
    整個美國想成為世界上最強大的國家。
    這就是自我。這就是權力。這是不安全感,即如果我不是世界上最強大的國家,他們就會攻擊我。
    但這難道不是人類的特性嗎?因為我曾在這裡與專家討論過地位的問題。
    我的一位客人寫了一本關於地位的書,叫《世界商店》。
    他基本上提出了這樣的觀點:我們都是追求地位的人,你和我。
    這是硬性編碼的,因為我們不想被部落驅逐。
    即使我不再穿路易威登,我在我生活的某個領域仍然在玩一個地位遊戲。
    我在試圖擁有最好的相機。
    那麼問題是,你想在部落裡佔據什麼位置?
    你想成為部落裡最富有的男孩嗎?你想成為部落裡最善良的男孩嗎?
    你想成為最有同情心的嗎?你想成為最智慧的嗎?
    我之前跟你說過,我想要去世時是個億萬富翁。
    十億快樂是一個資本主義運動。
    唯一的區別是貨幣不是美元。
    一個億萬富翁,一億快樂的人。
    現在,你提到科技可能會將一切的成本降到零,甚至字面上降到零。
    因為如果我們找到一種利用額外智慧的技術,正如我所描述的,人工智慧使智慧變得商品化。你插上牆壁的插頭,就會多出400的智商點數。如果我們利用這一點來解決能源問題,並且我們只是生成免費的能源,因為宇宙中的能源是豐富的,對吧?這意味著什麼?這是否意味著我們可以把這個提供給整個世界,讓產品變得幾乎免費,好嗎?還是我們把它給了創造它的人,讓他們變成百億富翁,而其他人卻在掙扎?而主要的心態差異是一個問題,我用尊重的語氣說,這是一個豐富世界與匱乏世界的問題。我們大多數人在過去競爭的是一個匱乏的世界,在那裡,微軟的勝利意味著Lotus 123必須關閉,對吧?這已經不再需要了。每個人都有足夠的資源,我們都可以勝利。但是,這從匱乏到豐富的轉變是你們正在掙扎的,好的?這是一個問題的轉變,究竟我們在生活中真的需要什麼?我們需要40萬個追隨者,還是需要五個朋友?因為建立五個朋友的成本會減少擁有40萬個追隨者的可能性。
    我想和你談談我們的贊助商LinkedIn。對於所有收聽這個播客的企業家和商業擁有者來說,你們可能想聽聽這個,所以稍等一下。每當你在擴展和建立業務時,你的業務需求都是完全獨特的。我知道你面臨什麼樣的掙扎,什麼能讓你獲得下一個夢想客戶。而一個絕對必要的工具就是LinkedIn廣告。你將直接接觸到十億的LinkedIn會員,是的,十億會員,接觸到7000萬個決策者和1000萬個高層主管。LinkedIn讓你接觸的個人池是驚人的,無法比擬。如果你在LinkedIn上關注我,你會知道我是多麼活躍。對我來說,LinkedIn實際上是回報最高的付費社交平台。我認為人們對此並沒有完全意識到。因此,我將在你的下一個LinkedIn廣告活動中提供給「Diary of a Co」社群100美元的信用。請前往LinkedIn.com/doac24立即開始。鏈接在下面的描述中。
    曾幾何時,如果你有一個商業想法,開始是非常困難的。但現在,在Shopify的時代,開始變得非常簡單。正如你們許多人所知,Shopify是這個播客的贊助商。如果你不知道Shopify,那是一個對於任何有想法並希望在全球範圍內進行交易的人來說異常簡單的網站平台。像我們銷售的這些對話卡片,我們就是用Shopify賣的,只花了幾次點擊就開始了。那么我們為什麼選擇Shopify呢?有很多原因,但我認為其中一個被忽視的重要原因是,他們的結帳系統比其他平台的轉換率要高36%。而我將為你們消除成本。如果你前往Shopify.com/Bartlet,你將能以每月1美元的價格試用Shopify。我見過Shopify徹底改變人們的生活。對於你們中的許多人,我認為它也能改變你的生活。
    你認為建立一家價值十億美元的公司是可能的嗎?我現在想到了我的一些朋友,同時也生活在你所描述的平衡方式中。不是的。所以,我有很多朋友是億萬富翁或者正在建立十億美元公司的。你認為他們中任何一個人能在這樣的情況下保持健康的平衡嗎?我認為這是一個錯誤的目標。要是他們不是以那個目標開始,而是因為他們擅長,比如,我不知道,縫紉某些東西,然後大量的人開始購買他們縫製的東西呢?對。對。這仍然是一個錯誤的目標。因此,對你來說,建立一家價值十億美元的公司是不可能的。你所說的,「我想建立一家價值十億美元的企業」這個目標。在道德的核心來看,這基本上意味著我將利用資源和人來為自己創造財富。以一種非常有趣的方式,這並不是一件非常道德的事情,對吧?如果目標是,我將建立一家十億用戶的企業,一個十億快樂人的倡議,好的?在這個過程中,我將邀請其他人參與這個對話。當我邀請他們進來的時候,目標是讓十億人更快樂。目標是讓,嗯,你知道的,十億人在非洲獲得食物,或其他什麼。在這個過程中,我會變得富有和富裕。這是非常不同的。好的。因此,這是關於你所瞄準的東西。對。這是你前進的方向。因為當我們走向某個地方,無論你是斯蒂芬·巴特利特還是一名會計師,知道正在進行稅務會計,好的?如果你的心思是,我要通過做更多的會計檔案、更多的稅務報告等等來最大化我每天的每一分鐘,你的生活可能永遠不會結束。你可能會進入那種倦怠的循環。是的,年終時你會三倍於你的收入。到底為了什麼呢?對於整體人性而言,資本主義體系假設了一個匱乏的世界。在那裡,我在增加我的財富,要麼出於不安全感,因為我害怕失去它。要麼出於我的自我,以便我能買到比我的其他富有朋友更好的遊艇或車子。好的。忘記了這已不再是真實的。真相是,擁有更多的智慧,我們可以幾乎免費地收穫建立東西的果實。但我們不會打破資本主義體系。好的。因為這樣的結果,你實際上可以解決飢餓問題。你實際上可以終結癌症。你實際上可以做到你想要的一切,逆轉氣候變化。
    如果你把這個當作目標,但資本主義體系會告訴你,不,目標是讓Elon Musk的2000億財富與下個兆萬富翁相比顯得微不足道。
    錯誤的目標。
    這完全是錯誤的目標。
    我們為此付出了什麼?
    好吧。
    作為個體,我們在為我們的幸福付出代價。
    作為富有的億萬富翁,他們都很痛苦。
    他們賺了很多錢。
    我的意思是,「所有」是一個很難說的詞,但我認識的許多人都很痛苦。
    好吧。
    他們大多數都非常有壓力。
    他們不知道該怎麼停止。
    對。
    為了地球,為了地球,我們正在消耗它。
    他們不知道該怎麼停止,這正是我所描述的情況。
    我記得在英格蘭北部遇到一位特定的億萬富翁,坐在他的辦公室裡,這是我第一次見到億萬富翁。
    我先和他的家人交談,他的家人說,爸爸不快樂。
    爸爸真的很不快樂。
    然後我見到他,我只是盯著他,我在想,這是一個失去控制的人,他知道自己不快樂。
    他無法下了這個大富翁的遊戲桌。
    是的。
    他無法。
    而現在有很多人正在聽這些話。
    我前幾天在我的Instagram上發了一個關於我自己困境的帖子。
    那是我收到最多信息的時候,很多人聯繫我,或者說他們能理解,或者在某種程度上感到擔憂。
    我只是在表達我基本上是學會了「兩頭燒燭」的生活方式。
    我承擔了太多的事情。
    我把自己工作到筋疲力盡,最後連續兩天都沒有睡覺,為了寫這件事,發表這個演講等等。
    有一張我手扶著頭的照片。
    我發這張照片是因為我剛上了這架飛機,我看到手機,想這是一張很好的照片,於是我開始解釋這張照片的故事。
    我的私信充滿了人們說,那就是我。
    我在生活中承擔了太多的事情。
    我累積了太多的義務和責任。
    我升了職,現在有了這些團隊成員。
    而內心有個聲音在告訴我,這實在是太多了。
    而且因為外部的敘事,外部的期望,我被束縛在原地。
    我無法從這個我所處的旋轉木馬上下來。
    這真的是語言使用的完全錯誤。
    如果你把它視為目標,你是可以下來的。
    所以如果我告訴你,Steve,我非常愛你。
    你真的像我的兄弟對吧?
    如果我告訴你我非常愛你,你是我的兄弟。
    你明年的目標是到夏天結束時不再有壓力。
    是今年還是明年?
    今年。
    再想想,能夠實現嗎?
    我能100%實現嗎?
    100%。
    100%。
    100%。
    聽著,學習,生活並限制。
    你只是,簡單地說,好的,限制。
    我會把我每天做的事情寫下來有一百萬件。
    我會委派出五十萬的事情。
    我將取消二十萬的事情。
    然後我最終會把剩下的減到每週兩千件。
    輕鬆。
    有趣的是,當你這麼說的時候,我在想,所有在聽這些話的人。
    我想,將這個問題拋給他們。
    如果你告訴他們,到年底把自己置於一個不再有壓力的狀態,
    有相當一部分他們,並不是所有,但有相當一部分他們會覺得,
    你知道嗎,我覺得我真的可以做到。
    100%。
    這是我的目標。
    而那些不會這麼想的人,是因為他們相信自己的生活環境,這些事件讓他們感到有壓力,這是事實。
    但不僅僅是生活中的事件使你感到壓力。
    是你應對它們的方式使得這種情況發生,這樣的方程式是事件,挑戰除以你的資源,
    你的能力,你的平方面積,就像物理學。
    給予更多的平方面積來承擔這個負擔,你就能做到。
    所以這不是事件的問題。
    如果你投資在自己的能力上,你將不再那麼有壓力。
    你生活中永遠不會有完全沒有壓力的時候。
    但你肯定可以顯著減少它。
    是否有第三組人說出真相呢?
    而因為他們的環境,他們實際上無法在年底之前變得不再有壓力。
    他們在工廠裡工作,做三份工作。
    他們無法改變生活事件的嚴酷。
    但他們可以改變他們應對它的方式。
    他們該如何做到這點呢?
    舉個簡單的例子。
    如果你被困在工廠工作,今天的生活是很艱難的。
    如果你在這基础上再加上對「我的生活將會一直艱難」的痴迷,
    你的壓力會更大,這不是因為生活的艱難,而是因為你的痴迷。
    如果你告訴自己,「我日夜工作,為了養活我的孩子。」
    但然後加上自己,說,「這個世界將會變得更加困難,我的孩子將會挨餓。」
    你自己造成了這種壓力。
    我們沒有談到我最喜歡的書中一個部分。
    這是我所稱的對壓力的預期。
    所以我們說你在創傷下崩潰,在倦怠中崩潰,
    並且在對威脅和挑戰的預期中崩潰。
    這是擔憂、焦慮和恐慌嗎?
    正是如此。
    這是恐懼及其所有衍生品。
    當你真正思考這一點時,真的很有趣。
    恐懼是未來的一刻,比現在更不安全。
    順便說一句,你對未來的那一刻無法做任何事情。
    你可以為此計劃,你可以為此做好準備。
    但在你達到那一刻之前,你無法對其做出反應。
    當你感到恐懼時,你會試圖限制挑戰或威脅。
    你在心中思考,「好吧,如果有什麼困難的事情,
    我將在一年內失去我的工作。」
    你將試著現在就開始儲蓄。有趣的是,
    恐懼並不是棘手的部分。
    棘手的是那些衍生品。
    擔憂、焦慮和恐慌。
    擔憂是,「我不知道我是否會在一年內失去我的工作。」
    我沒有。
    並不是說我收到了這樣的信:“我一年後會失去我的工作。”
    於是你不斷地花費精力試圖儲蓄,仿佛你會失去它。
    但這並不是正確的反應。
    正確的反應是要驗證是否有理由感到害怕。
    所以如果你擔心,你的反應不應該是害怕者的反應。
    你的反應應該是:“我到底是要決定要怕還是要放下這件事?”
    如果我不知道怎麼辦?
    那麼你就要花時間去了解。
    而如果我永遠無法知道呢?
    因為我在思考一些讓我焦慮和擔心的事情。
    焦慮是不同的。
    焦慮是非常不同的。
    焦慮其實是你無法應對威脅的表現。
    所以你基本上告訴自己:“我必須在星期四向我的經理報告這個交易。”
    而我根本無法準備報告。
    我不夠熟練。
    再者,如果你把它當作恐懼來處理,我害怕見我的經理,你會試圖避免見你的經理。
    如果你面對焦慮的現實,那麼問題就是在於你的能力。
    你會試著提高你的能力。
    你會試著找人來幫助你,或許那個人有技能。
    如果你在中間的財務上有些掙扎,你會去找你的同事,他可以幫助你處理電子表格等等。
    所以你要處理你的能力。
    驚慌是不同的。
    驚慌是一種時間上的問題。
    所以恐懼是一種挑戰的問題。
    擔心是一種不確定性的問題。
    焦慮是一種你能力的問題。
    而驚慌是一個問題,“我是否有足夠的時間?”
    那麼這些是怎麼匹配的呢?
    有時候我會擔心,因為我會收到一些消息,或有一種預感覺得有不好的事情要發生。
    我不一定知道那件不好的事情發生的日期,但我會收到提示說有不好的事情要發生。
    我不知道這件事是否一定會發生,或何時發生,但我因此活在那種執著的循環中。
    哦,我的天,今天可能會發生。
    發生了嗎?
    我看看我的手機,然後問:“那件事發生了嗎?”
    讓我給你一個很好的例子,這是某人可能會擔心但又不知道日期,並不確定是否會發生的事情。
    他們有一位生病的親戚。
    這不僅僅是為了完全透明。
    我通常會說:“假設他們會死去。”然後去好好愛他們。
    給予他們所有你能給予的愛。
    如果你擔心某人會離開,我的媽媽摔倒了,對吧?
    而她現在好些了,但花了很長時間。
    我花時間在腦海裡想:“但我會失去她。”
    或者我可以飛到開羅,坐在她身邊說:“我非常愛你。”
    把擔心轉變成確定性,不論這是最好的確定還是最壞的確定。
    然後去對確定性做出反應。
    她正在康復,我希望她能參加馬拉松,我希望。
    但在那一刻,不是擔心確定性,把我的思想投入擔心,我只是假設:“如果我再也見不到她會怎麼樣?”
    飛去,去看她,停止會議,停止這一切,去。
    好好地愛她。
    對於任何生病的人,你擁有的唯一確定性就是他們今天仍然在這裡。
    對於你的女兒在青少年時期會惹麻煩的唯一確定性就是:你的女兒現在沒有麻煩。
    現在花時間陪伴她。這就是生活的全部意義。
    我們花費這些精力在壓力上。
    這就是為什麼我告訴你,看看,坐在這裡談論億萬富翁的問題、科技的問題和所有進步等,實在是太有特權了。
    當我們忘記許多人在工作兩份工作、掙扎於人際關係、困在長途通勤等等。
    我希望他們的生活能輕鬆些。
    我真的心底希望如此。
    但如果生活的外部殘酷不在我們的控制之內,那麼我們如何應對是在我們的控制之內。
    我們的應對方式,即使是微小的事情,
    就像我在工廠工作,這工作如此糟糕,
    我能否在工廠的休息時間和我最好的朋友在一起?
    我能否稍微緩解一下通勤的挑戰?
    我能否找到感恩的方法,說至少我的孩子仍然能上學?
    因為,順便提一下,如果你這麼做,不會減輕生活的殘酷,
    但會緩解它。
    隨著你緩解它,你不會毫無壓力。
    你將會減少壓力。
    減少壓力比增加壓力更好。
    其中一個能幫助減輕壓力的就是你所描述的那種愛。
    百分之百。
    有趣的是,因為我們第一次交談時,你是單身。
    我當時相當確定你是一名數字遊牧者,可能永遠單身。
    我也是如此。
    然後,當我毫無所知時,你遇到了某人,而且在48天內結婚。
    從你們見面的那一天到結婚的那一天,正好是48天。
    現在,如果我對你說,如果你等49天或者也許六個月,我是在第三天求婚。
    你內心的工程師,而不是柔和的女性一面,對吧?
    那個女性能量根本不是女性的一面。
    而是你理性的工程師。
    我這是在擔任反對意見的辯護者,因為,你知道,我必須表達這個論點。
    但我非常為你高興。
    你知道,我不能再為你感到更高興了。
    但我只是在說,當我看到這一點時,我想,如果你等了49天,那會不會更好,假如你等了六個月、一年、兩年?
    絕對不會。
    事實上,我在關係中鬱悶的最大問題之一是西方對關係的看法假設等待的時間越長,你就會知道得更多。
    這基本上假設了在你的關係中,讓你快樂的責任是另一個人來承擔。你明白了嗎?所以如果我需要確保他們是多麼出色,才能讓這段關係運作,那就是自以為是。順便說一下,進入一段關係並說「我要讓這段關係成功」和進入一段關係並說「我會看看這是不是可行的」之間有很大的差別。
    現在,漢娜,我稱她為「頭獎」,對吧?她可能不是每個人的頭獎。但對我來說,因為我在自己身上付出了很多努力,而她在自己身上也做了很多工作。我在我的播客中邀請了她。我們正在做一個關於愛與浪漫的迷你系列。我的天啊,我們在街上碰到彼此,甚至就在馬爾本某個拐角處,她看著我說:「我認識你。你是莫。」我心裡想,奇怪,我怎麼認識你?她說:「不,你不認識我。我在關注你的工作。我是你的朋友卡莉的朋友,我們談過你。而且我喜歡你的工作。」我回答:「庫特,是的。」我問她,「那你是做什麼的,漢娜?」她說:「我是治療師,正在做這個和那個等等。」於是我說:「哦,我在做那個迷你系列,大多數是關於女性的一面,假如你想說是一個女性在戀愛中。」所以我大部分的嘉賓都在談論女性在關係中的角色。並不是沒有迷你系列,對吧?無論如何,她當場提出了一個關於伴侶關係中男性的迷你系列。
    所以,我坐在那位女士面前一個半小時,聽她說的每一句話都讓我驚訝:「哦,我的天啊,這就是我在內心深處注意到的一切。」注意,她第一句話就說:「我們是與潛力約會。我們與他們約會,認為他們能令我們變得更好。」好的?但他們做不到。你變得更好的唯一方法是努力成為更好的自己。如果你準備好了,那麼愛情就會變得非常容易,對吧?所以我基本上找到了對我來說的頭獎,經過我一生所做的一切努力,清楚自己想要什麼和不想要什麼,最終遇到了真正合適的人。但在三天之內,她可能只是在偽裝而已。是的,如果是這樣,那麼婚姻不會持續太久,對吧?而且48天已經足夠了解一個人了。但是你在三天內就想要娶她。是的。我知道這聽起來瘋狂,對吧?但因為我們當時決定這麼做,順便提一下,我經歷了許多這樣挑戰性的關係,因為它們不適合我,所以我決定再也不碰任何女性,除非我完全確信自己不會在前六個月內離開。當你真的考慮後,並不是一個很大的目標,好的?但我的思考過程是,如果我不確定能維持六個月,那麼我就不會開始,對吧?但如果能持續六個月,那麼應該能夠持久得多。
    我覺得在這裡說明一下很重要,你不是在建議其他人這樣做。我是在建議人們改變思維方式,從「我會看看這是否可行」轉變為「如果我確信有很大概率可以行得通,我才會參與這段關係」。好的?我告訴你,無論你信不信,這對於男性和女性都是如此。因為我們男性,遺憾的是,沒有理由一概而論,但一般來說,我們受一些東西的驅動,有時候這些東西甚至不算是真正的愛。好的,正式的說。是的,所以實際上,關係中存在著很多垃圾食物,垃圾關係。好的?是的,它們看似擁有親密和性等,但它們給你帶來的負擔卻比實際的支持多。對於大多數男性來說,我們無法認識到這一點,因為改變的成本似乎是…是的,如果你成功且被渴望的話,你可以在三週內再找到另一個女人,對吧?如果您抱持這種心態,那麼這是一種可怕的心態。一方面,你最終會變得…真的,它是垃圾。好的?這對你來說不健康。從道德觀來看,你是利用一個人來解釋樣貌不清好的狀態。好的?
    我建議人們在實際上知道有足夠的信心認定這個人對你來說不是垃圾之前,拒絕進入一段關係。因為順便說一下,這個人對你而言可能是垃圾,但對其他人來說卻不是。這個人對你來說不是垃圾,要求的是你要了解自己。我坦白告訴你,我知道你會覺得我瘋了,但我是數學家。因此,當我知道我在女性身上想要什麼時,找到這位女性的可能性是873萬分之一。從數學上來看,你可以很輕易地計算出來。如果你想在某個人身上尋找的特徵的概率是10分之一,還有另一種是5分之一的,你現在看到的就是50分之一,對吧?如果另一種的概率是20分之一,你就會看到1千分之一,對吧?數學非常簡單。你找到一個實際上是873萬分之一的人,你會想,好的,我要買這支股票。而我一直是世界上最幸福的人,真的,毫無保留地。我有一個在收聽我播客的人,所以她可能會聽到這一篇。她讓我成為了最幸福的人,讓我變得更好。好的?而且她真的讓我學會了以不同的方式看待生活,服務生活。對吧?這就是生活中有一位不是垃圾的人所帶來的價值。順便說一句,我並不是說我生命中的所有女性都是垃圾。我有很多驚人的女性曾賜予我恩典,但我也有很多垃圾。所以為了不讓曾經賜予我恩典的人不高興,我擁有過驚人的女性,但我們只是並不完全合適,對吧?當你知道你想要什麼,當你對自己做過努力的時候,其實找到愛情比隨機用機槍射擊命中某個人容易得多。
    這樣的「當」實在太大了,因為有太多人,你知道我的意思嗎?我想到認識的很多人,目前都在努力尋找合適的伴侶,還有很多其他事情。以我為例,我想先談談我自己,最終我找到了那個人,百分之百是我未來的妻子,當你談到漢娜時,我有同樣的感受,就像我對我的伴侶一樣,這一切發生在我改變之後。正是如此。我在去那裡的路上吃了很多麥當勞。對,真的。你一定不會相信。我在去那裡的路上吃了太多的垃圾食物。約會是個內在的工作。你要在自己身上努力。如果你能達到會約會自己的那個程度,你就會找到你所尋找的人。這是一份內在的工作。
    而且,當你想這件事的時候,真的很有趣。你知道,對於很多過去的關係,男性並不是祕密。我曾經懷疑過,真的想和一個女人在一起度過我的一生嗎?是的。但是,當你忽然說,「哦,天啊,這真的太健康了,太美味了」,我真的不喜歡垃圾食物。我不喜歡更多垃圾的風險。我不喜歡嘗試然後最終進入一段關係的風險,對吧?所以是有代價的。我總是思考我的朋友們。我有幾個朋友,男性和女性,他們是連續約會的人。他們這裡做100次約會,一週三次。我從概率的角度來看,我明白你一定在某處遇到了某個非常好的人。但在心理學上發生了一些事情,使你一次又一次地錯過那個人。然後他們可能會說,我只是很挑剔,或者那些男的,哦,不,不,不,不。因此,我再次認為漢娜在治療中教了我一件事情,就是我們都是依賴於劇本的。好吧。
    所以你來到這個世界,擁有一台完美平衡的機器。然後你會被塑造成某種劇本。那些劇本成為你的敘事,成為你看世界的透鏡。對吧。假如你來自一個逃避型的家庭,知道,我知道,你會認為這就是關係的樣子。如果你在童年期間沒有受到關注,例如,你會認為生活、愛不存在,或者愛是有條件的,或者你知道的。而且你把這些劇本帶走並完全相信它們。你完全相信它們。你透過世界的透鏡看待它們並完全相信。直到有人出現告訴你,這其實根本不是真的。對吧。你接下來的選擇是告訴自己,我錯了,並走向未知。我們說過,我們喜歡熟悉的東西,即使它是痛苦的。好吧。你的選擇是接受這個並走向未知,說,也許我的劇本是錯的。好吧。然後你只有在那時才能改變。這是一份內在的工作。
    所以,我的挑戰是,我這樣說是出於對他們的尊重。不是每個女人都這樣,但在我的生活中出現的女性沒有對我那種高度工程化的方法負責。好吧。對於生活本身,對於邏輯。我不介意有人做了一些讓我受傷的事情。我只希望他們在第二天早上醒來時說,你不應該這樣。對吧。而我在大腦中創建了一個劇本,說所有女性都是這樣的。這明顯是錯誤的劇本,絕對是錯誤的劇本,但我說服自己相信了它。是的。好吧。然後漢娜出現,說,嘿,順便說一句,我昨天所做的,我認為這真的不是你的錯。對吧。你這樣說觸動了我,但它觸動了我。她是一位治療師,對吧。它觸發了我,因為我原本的程式設計意味著當你這樣說時,這意味著「嘿,順便說,你對我這樣擁抱並沒有生氣,真的很不錯。」哦,天啊,我會永遠把你保留。對吧。這一點是她必須挑戰我的劇本。而當那些人不斷從一個到另一個,人們的劇本可能是,「我就是不相信關係能持久。」好吧。我需要不斷的保證我被珍惜,知道我被重視。在我的情況下,就是關係就是牢籠,特別是。百分之一百。「真的嗎?」我從看我的父母學來的,所以我基本上認為我父親就是在牢獄中。對。你知道,所以他可能確實是,從讀你的第一本書來看。是的,他可能是。於是我有這種逃避行為,因為我認為他失去了自由。因此,我避免了每一段關係,直到有人越過那堵牆。是的。並使她和你的關係成為了你的自由。是的。她的確是,你所說的正是。她重寫了劇本。她越過了我擺起的那道高牆。她從裡面教會了我一個我可能不想學的教訓。我對學習有所遲疑,那就是關係並不是牢籠。事實上,如果是一段好的關係,它們是一種完全的對立。正是如此。這實際上是劇本。我現在仍然會受到觸發。我們進行了伴侶治療,因為有時候我會被觸發。我想說受到觸發,意思是她可能因為她某些需求未得到滿足而出於愛做了某事。而我可能會將其解讀為對我自由的侵害。所以我有點封閉自己,並試著要回我的自由。是的。因此,漢娜和我正在努力關於「尋找者得保持著」,最終,我認為那是即將發行的版本,愛與浪漫的書。我們可能會先將其作為培訓發布,然後再出版成書,不管怎樣。她談到的事情是,她基本上告訴你,如果你在與不同人之間的關係中出現重複行為,這基本上意味著唯一的常數就是你。這種行為的觸發因素就是你。
    所以,回顧人際關係,看看我的常態行為有多麼重要。我的循環。對。如果你注意到你需要開始告訴自己,那麼有趣的是,這是我的問題。被觸發的最有趣部分是,當某個事件發生並且你被觸發時,觸發並不是來自事件本身,而是透過你創傷的鏡頭放大了事件。對。你查看那件事情,他說了什麼或她說了什麼,然後通過你的創傷鏡頭來看待它,並將其轉化為他的背叛。我其實寫過一本叫「無壓力」。我寫到了一段關於我生活中一位很棒的女性的關係,她相當冷靜,非常鎮定和滿足。我們邀請了一些朋友來,包括我們兩個最好的朋友,一對情侶。他是我最好的朋友之一,她是她最好的朋友之一。他的女朋友總是和我們在一起。他們來得晚,有好幾個人。她問我,說:「莫,我可以問你一些事嗎?」然後我們坐在一個不同的開放房間裡。她開始說:「我們在來之前有過爭吵,我需要了解他那樣說的意思,等等。」然後她哭了起來。她把頭放在我肩上哭。當時我的前女友走了進來,而那位平靜、出色的女性卻突然說:「把你的手從我男人身上拿開,你這個婊子。」大家都驚訝地說:「什麼?我們從沒見過她這樣。」然後我們坐下,她是一位成熟而智慧的女性,理解能力很強。她說:「我不是單純因為你而被觸發,而是因為我的前男友和一位朋友出軌而被觸發。」所以那個情況觸發的是她的過去,而不是我和那個人。來自過去的風。對,我們經常這樣。只有我們自己是恆定的。所以,我是想要說,當我在我的播客上主持漢娜時,她那樣說的時候,我發現自己,發誓我不是在編造這一切。我在腦海中聽見非常清晰的聲音在說:「天啊,請讓她成為我的。」因某種原因,我有那種強烈的信念,我需要改變,我需要提升自己。她也是,順便說一下。每個人都會如此。我們一直在不斷進步的旅程上。但有趣的轉折點是,當你承擔這份責任並且你說:「不,並不只是因為他們我才失敗。順便說一下,我吸引他們也是因為我自己。如果我努力改善自己,某個人就會出現,和全新的我相配。」我想我們能改善自己的方式之一就是變得無壓力。對,我喜歡我們開始談論某本書,然後再談論它。我們今天談了什麼?我們談了人工智慧和財富,還有一點壓力。這一切都是互相關聯的。這一切都是互相關聯的。和你聊天真有趣,就這樣。我確實讀過一個幾年前也出現在你書中的研究,它顯示,我想我在這裡某處寫下來了。對,我讀過一個研究,這是一項關於850名底特律人士的研究,發現經歷過重大的壓力事件的人,死亡風險增加了30%。然而,那些即使在壓力下仍報告幫助他人的高比例的個人,則降低了這一風險。這是真的。因為他們的支持網絡更強大。當我們從精神上講到壓力的時候,這在書的最後一部分,這是個很難向人們解釋的章節,因為不是每個人都具有靈性,對吧?在這裡,我們的靈性描述是你與非物質形式的連結,對吧?這相當有趣,因為你的非物質形式不是一個個體,對嗎?因此,相應地,你與其他存在的連結對感到安全是非常基本的。作為一個部落,相信與否,人類之所以成功並不是因為我們是地球上最智慧的生物,而是因為我們能夠一起工作,對嗎?人類唯一真正的生存本能是我能否融入這個部落?你明白嗎?因此,那種人與人之間的連結是觸發你的副交感神經系統最終告訴你一切都好的方法。而這就是當壓力減少的時候。歡迎來到這個系統,「觸發不快」,攜帶著我們所談論的T-O-N-N,這是框架。這全部都在你的頭腦中,感受以治癒,你的髖部不會說謊,你的個體也是如此。然後在第三部分,我們有《無壓力》。這是一本美妙的書。這是一本及時的書,因為它是由你和愛麗絲·羅創作的兩位卓越個體寫的,愛麗絲是一位壓力管理教練、國際演講者、播客製作人和《品牌吸引法則》的共同作者。愛麗絲在國際上私人為客戶工作,還與大型公司和品牌合作,如RBS和Ned。我之前簡短見過她,兩位都是傑出的。正如你所說,這是一種陰陽的回應方式。確實如此。我認為這是這本書我最喜歡的部分。我們的思維方法非常不同,但任務相同,因此真的很美妙。但我認為這也是這本書能夠寫出來的唯一方式,因為我認為人們通常會在自己大腦運行方式的一側。 我有點像工程師,又有點像數學家,邏輯性強。甚至我的伴侶,她則是相反的。她有著女性的、靈性的、柔和的,富有同理心的特質。正是這些細微差異和彼此的結合創造了真相,我認為。 我喜歡我們一起寫作的方式。因此,無論誰負責寫作,我們會在每章的開頭一起商討結構。然後,在編輯彼此的章節時,我的章節通常都是簡潔的短點、方程式,一些邏輯,這就是全部。
    當我閱讀艾莉絲的作品時,我會想,她要帶我去何方呢?這是一種非常不同的寫作風格。但是,你知道,對於我們早期的讀者,這些女性讀者完全能夠理解其中的意義。事實上,即便我閱讀時,大約70%的頁面讓我心中感受到一些東西,而不是在腦中。其實非常有趣。因此,我認為對我來說,這是一段非常愉快的夥伴關係。我認為這部分補充了如果我獨自創作時不會寫進書中的一部分。
    一本實用的無壓生活指南。你現在可以訂購這本書,因為它即將在幾天內發行。所以我會把《無壓》的書籍鏈接放在下面。我強烈建議每個人去看看,因為這是一本非常棒的書,也是一本在時代上非常合適的書。如果你對無壓生活感興趣,這在我們的對話中也是我一直考慮的問題,請務必購買這本書,因為在這個主題上不會有更好的書了。
    你真善良,謝謝你。關於壓力,有沒有什麼你認為真的很重要但我們沒討論到的事情?我認為“無壓”的概念非常重要,要理解這並不是關於減壓。關於壓力的很多方法往往是通過西方醫學來說:“好吧,你有壓力。讓我們幫你減輕一些壓力。”或者是通過練習,試著冥想以冷靜下來,或者嘗試放鬆和在自然中散步。這並不是目標。目標是如何重新調整自己,以使壓力不再重現?這是一條稍微漫長的道路。因此,《無壓》中沒有任何地方告訴你,“如果你因為工作中的A、B和C而感到壓力,那就去吃蔬菜,做這做那,你就會感到壓力減輕。”我們不斷在告訴你,“如果你這樣做,那樣做,當工作讓你承受壓力時,壓力就不會再壓到你身上。”如果你以這樣的方式思考,或者像我們所說的去“思維健身房”,當思想攻擊你的時候,你就不會以同樣的方式感到壓力。我認為在這次對話中我一直在強調的轉變是,我們試圖表達的事情是,我們所生活的時代將會變得越來越有壓力。我們不妨提前做好準備。因此,這並不是關於你休息,而是關於你去健身房。這是關於你確實變得強健,以便能夠承擔重擔。
    你提到了你的媽媽和兄弟。對,非常…其實是我的兄弟和姐姐。我的嫂子,我哥的妻子,但這42年的相處,我真的把她當作姐妹。我從來沒有過姐妹。在那時我們並不在一起。我的兄弟在夏天被診斷為癌症。其實這是我生命中最大的轉變之一,信不信由你,因為當時我正在錄製BBC的Maestro訓練,這是非常密集的,有一個大團隊。我記得我預訂了四天或者五天來完成這個部分,基本上是非常重要的,而我也是全心投入的。結果第一天我卻得知艾姆的癌症診斷,而且情況非常嚴重。他們在兩天後就會進行手術。是的,我必須停下來飛去見他,因為我其實不知道我是否會再見到他。他的手術進行得很順利。我們開始進行免疫療法,因為他有數種不易治療的癌症。無論如何,他的恢復非常積極。然後在年初,他有了一些消化問題。他的消化系統某個地方有一個腫瘤。那完全是良性的,與他的癌症毫無關聯。但後來壓力,他可愛的妻子,我的姐姐,在壓力下徹底崩潰了。在重症監護室中她發生了心臟病發作,我們失去了這個世上最甜美的人。我想這是最大的衝擊,史蒂夫,我坦白告訴你。大約三週後,我的兄弟也去世了,這真是有趣,因為你可以想像他們某種程度上不想彼此分開。但事實是,薩哈,我的嫂子,她離開了。老實說,我真的從未像這樣被震驚回現實。當我談到阿里好幾次去世,薩哈如此突然的去世。我們在做什麼呢?老實說,我們在做什麼呢?我是否應該每年去埃及看他們五次而不是再做五場講座?百分之百的確如此。當你回顧時,你會明白我們所投入的生命並不是正確的方向。這是否意味著我要停止1億個快樂並花時間與家人相處?不,我可以在1億快樂中更有效率。我可以和你進行這樣的對話,並且它可以觸及數百萬人。這是一種決定某些事情比不受限地最大化影響、最大化收益更重要的方式。我認為悲哀的真相是,正如艾莉絲所寫,生活給予你這種嚴酷是為了教會你改變方向或療癒。而我總是說,如果你能提前回應生活,生活就無需這麼嚴酷。如果你改變方向或心理癒合,並在生活找到理由強迫你之前學會,那便不會有這樣的嚴酷。
    對於你的損失表示歉意。她們真的很棒,真心誠意,是你會遇到的最善良、最美麗、最純粹的人。我的意思是,我們總有一天都會離開,但當那些人離開你的生活時,你會突然覺悟到某種程度上你沒有真正地生活。優先事項。
    嗯,你給了我很多思考的內容,甚至有點太多了,我感到壓力。我們有一個結束的傳統,如你所知。我們的前一位嘉賓留下了一個問題沒告訴你他是谁,那就是,想一想你第一個愛過的人。
    你上次見到他們是什麼時候?如果現在再見到他們,你會對他們說什麼?
    我的意思是,對這個問題我不是最合適的回答者,因為我的初戀是我非常長期的婚姻,那是一位在各方面都非常美好的人。即使在我們分開後,我們依然保持著非常親密的關係。她是一位極其智慧的女性,極其美好的女性。
    所以我們非常親密,隨時保持聯繫,幾乎每週都會通話。
    有沒有什麼你還沒有告訴她,但如果她現在聽到這些話,你應該告訴她的?
    如果你明天得知她不再在世,有什麼想法?
    有沒有你會後悔沒說出口的話?
    我想她知道這些。
    我的意思是,我會一直說,我是因為Nibel而成為今天的我。
    你知道,想這些事情很難。大多數人並不明白,無法繼續戀愛關係實際上並不是你們之間連結純淨性的指標。
    所以正如我在《Finders Keepers》中所寫的,浪漫關係不僅僅是愛,還由許多其他的元素組成。
    因此,我稱之為完美的PP,R,F,C,T,S。
    你尋找的是夥伴關係、激情、浪漫、友情、伴侶關係、溫柔或觸碰和支援,對吧?
    這些都是持續浪漫關係的必要條件。
    如果其中一個或兩個無法運作,那麼浪漫和親密的關係也無法維持。
    但這並不意味著所有其他元素,夥伴關係、支持、溫柔、善良,都必須結束。
    我認為大多數人忽略的一點是,如果我無法再親吻她,無論是什麼原因,那麼我與她之間所做的一切都是錯的。
    我們在一起27年,對吧?
    她用她的建議、智慧和她的錯誤塑造了我的生活。
    明白了嗎?
    即使是我們不喜歡的伴侶的某些特質,也正是那些塑造我們成為現在的人的部分,對吧?
    這幾乎是罪不容恕的。
    我坦率地說,讓我們的自我和憤怒結束這一切,真是幾乎不道德。
    我有幾個朋友非常棒,我非常喜歡他們,哥倫比亞人。
    我第一次去哥倫比亞時,他們邀請我。
    他們當時幫助我宣傳《Soul for Happy》。
    他們在各方面都是很美好的人。
    他們分開了,我一直告訴他們,你們之間有兩個孩子,還有那麼多的愛,真正重要的是你們將如何從這裡向前走?
    你們真的可以每週聊天嗎?可以一起養育孩子嗎?可以,對吧?
    我認為這是大多數人在憤怒佔據心靈時忘記的事情,是自我佔據了他們的心靈。
    Nibel塑造了我的人生。
    我總是告訴她,因為我們共同開始的生活和一起度過的那些年,我才成為今天的我。
    好嗎?如果我對此不知恩感激,那麼我真的是一個錯誤的人。我是一個壞人。
    我請每個人思考這個問題。
    我請每個人,無論這是一段痛苦的分手,還是痛苦的結局,都試著說:“嘿,順便提一下,我感謝你曾經出現在我的生命中。”
    你有最後30秒的電話可以打給她。
    你會說什麼?
    這是一個艱難的問題,因為今年我失去了許多人。
    我想我可能會說:
    我希望生活不會給我們這樣的考驗。
    所以失去Ali,我覺得對我們兩個來說都是一個巨大的打擊。
    當你… 我認為我們兩個都沒有,儘管我們在保持平靜、感激和安詳方面做得很好,
    這仍然是最艱難的事情。
    而Nibel是一個如此美麗而脆弱的人。
    我不知道“脆弱”是否是正確的詞。也許“精緻”?精緻可能是正確的詞。
    她擁有如此美麗的靈魂。我覺得那個空缺是如此的殘酷。
    生活對待我們的方式並不是我們的選擇。
    我希望這一切從未發生。
    我希望她從未經歷那種痛苦。
    正如我所說的,我會做Ali在離開我們之前為我們做的事情。
    我會簡單地說出她教會我的所有事情。
    我會簡單地表示我仍然感激在我的生活中有她。
    而且,是的,我希望我永遠不會接到那通電話。
    我希望我永遠不會接到那通電話。
    老實說,我不知道我還能承受多少。
    哦,謝謝你。謝謝你的一切。每次我們通話時,我…
    我挑戰了你這些問題,我覺得我有必要這麼說,
    因為你擁有非凡的智慧,幫助我面對我有時在逃避的事情。
    有趣的是,當我在思考我們談論的內容時,
    有一段時間我想告訴你這些。
    不知怎麼的,你今天在我面前提起了這些,我不知道有多少百萬人。
    我真的、真的認為你在季節之外的光輝。
    我認為現在對你來說有一個不同的季節。
    我們不知道那是什麼,但我認為你在20歲時的光輝
    是在一個與你目前的光輝不同的季節中發揮作用的。
    你覺得那會是什麼?
    我真的認為你接觸人們的能力可以轉化為
    一種比僅僅是成功更有價值的結果。
    你認為那樣的結果會是什麼樣的?
    你覺得它會是這樣嗎?
    是的。你不需要改變你的思維。
    你需要改變你做這些事情的意圖。
    如果我這麼做會怎樣?
    我認為你可能會成為這個星球上最受人聽見的人之一。
    我認為你會為許多人帶來很多智慧。
    順便說一句,並不總是屬於你的。
    對,很少是屬於我的。
    我認為你會因此而在生活中獲得很多回報。
    好吧,你讓我思考了很多,讓我在進一步陷入我的存在危機之前。
    我會讓你走。但再次,請大家找到這本書。
    非常感謝你,Steve。
    老實說,我真的很享受這次對話。可能是我們之間最喜歡的交談。
    總是很美好。非常感謝你的邀請。
    [音樂]

    Life is getting faster and more hectic than ever before, but is there way to become unstressable?

    Mo Gawdat is the former Chief Business Officer for Google X, the founder of ‘One Billion Happy’ foundation, and co-founder of ‘Unstressable’. He is the bestselling author of books such as, ‘Solve for Happy’, ‘Scary Smart’, and ‘That Little Voice in Your Head’.

    In this conversation Mo and Steven discuss topics such as, why this is the most stressful time for any generation, how most people won’t recognise the world in 5 years time, and how stress is the new pandemic.

    00:00 Intro

    02:01 Mo How Are You Doing?

    07:08 Mo’s New Book & The State Of The World

    12:31 The Speed Of The World

    17:14 Stress Is The New Addiction

    26:41 Will I Lose Productivity Without Stress?

    31:06 What is TONN? The Origin Of Stress

    36:07 Upsetting People With Change & Choosing To Put Ourselves First

    43:31 What Is Loss Aversion?

    50:43 The Noise Of Stress

    01:01:38 How Do We Spot Our Own Stress?

    01:04:49 Are We Really Too Busy?

    01:08:23 What Is Steve’s BS?

    01:12:18 Setting Limits & Prioritising The Important Stuff

    01:18:20 How Our Childhood Impact In Our Bias To Workaholism

    01:22:22 Loss And How Long We Have Left

    01:29:02 Passport Control Detention

    01:29:49 How Do We Undo Stress

    01:44:02 Work / Life Balance

    01:44:52 The Impact Of AI

    02:02:04 Being Successful And Balanced

    02:16:20 Love & Relationship Advice

    02:26:17 Why Some People Don’t Find A Partner

    02:34:22 Becoming Unstressable

    02:40:15 Mo’s Family Heartache

    02:44:53 What Would You Tell The First People You Loved

    You can purchase Mo’s newest book, ‘Unstressable: A Practical Guide to Stress-Free Living’, available on 9th May 2024, here: https://amzn.to/3w6xG8h

    Follow Mo:

    Instagram – https://bit.ly/3w5VGIC

    Twitter – https://bit.ly/3JwggoE

    YouTube – https://bit.ly/3QlCUnt

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Linkedin Ads: https://www.linkedin.com/doac24

    Shopify: http://shopify.com/bartlett

  • World No. 1 Biohacking Expert: “I Tested 100,000 People’s DNA. This Diet Will Kill You!”. Fix This Hormone And You’ll Fix Your Anxiety! – Gary Brecka

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:06 -Hey, whatcha doin’? -Programming our thermostat to 17 degrees when we’re out at work, or asleep.
    0:00:11 We’re taking control of our energy use this winter with some easy energy saving tips I got from FortisPC.
    0:00:16 Ooh, can serve energy and save money? Maybe to buy those matching winter jackets?
    0:00:21 Uh, no. We’re also getting that whole matching outfit thing under control.
    0:00:27 Discover low and no-cost energy saving tips at fortisbc.com/energysavingtips.
    0:00:30 -Matching tracksuits? -Please, no.
    0:00:34 No one really tells people that have anxiety what it is,
    0:00:38 and this is why very often people don’t have a specific trigger they can point to.
    0:00:42 So they’re trying to pin it on their outside environment, but the truth is that they are deficient.
    0:00:44 Usually, and…
    0:00:46 Gary Brecca.
    0:00:47 He’s a human biologist.
    0:00:53 To spend 20 years working in life, insurance predicting when people are going to die to the nearest month.
    0:00:56 And now, he’s on a mission to extend your life.
    0:01:01 A couple of days ago, when someone did a swab inside of my mouth, what was that test, and why did I do it?
    0:01:04 You did it to look at whether your parents gave you a gene mutation.
    0:01:07 And it’s one of the most overlooked things in all of modern medicine,
    0:01:11 because it’s this deficiency that leads to some of the most common ailments that we suffer from.
    0:01:18 Mental illness, ADHD, OCD, manic depression, bipolar, sleep disorders, very severe gut issues.
    0:01:23 I mean, there are so many that don’t seem to be fixable with conventional therapies or dietary changes,
    0:01:27 because very often, disease is not happening to us. It’s happening within us.
    0:01:31 And I’m not going to stop getting the message out to the masses,
    0:01:37 because I just think about all the times I could have made a real material change in somebody’s life,
    0:01:43 and I didn’t have the opportunity to do it, and felt like I was, you know, sitting behind a thick glass wall,
    0:01:46 just watching blind people walk into traffic.
    0:01:51 Now, I got a chance to make a difference.
    0:01:56 So what are, like, the simple things that we can be doing to prevent us even getting these chronic diseases?
    0:02:00 So there’s five things that I would commit to doing on a regular basis.
    0:02:03 Number one is, upon waking, I would…
    0:02:08 I wanted to invite in Dr. Carrie Sada, who’s going to give me those results of my test.
    0:02:11 I want to know if there’s any sort of health implications that I should be aware of.
    0:02:14 Okay. So that right there is an issue.
    0:02:19 Congratulations, DiRoverseo Gang. We’ve made some progress.
    0:02:26 63% of you that listen to this podcast regularly don’t subscribe, which is down from 69%.
    0:02:29 Our goal is 50%.
    0:02:32 So if you’ve ever liked any of the videos we’ve posted, if you like this channel,
    0:02:35 can you do me a quick favour and hit the subscribe button?
    0:02:40 It helps this channel more than you know, and the bigger the channel gets, as you’ve seen, the bigger the guests get.
    0:02:42 Thank you and enjoy this episode.
    0:02:46 Gary.
    0:02:47 Stephen.
    0:02:49 Good to see you back.
    0:02:58 Great to be back, man. It really is.
    0:03:03 If someone’s just clicked on this podcast and they’re wondering why they should stay and listen,
    0:03:06 you’re going to direct the conversation. I’m going to go where you want to go.
    0:03:08 I’m going to follow my curiosity and ask questions.
    0:03:12 But what are they going to get from this conversation today if you are at the driving wheel?
    0:03:22 I’m just data on how to live a healthier, happier, longer life and maybe answers to some of the most pesky health-related challenges that they’re having.
    0:03:28 And when I say pesky health-related challenges, I mean everybody has these little tiny anchors off their stern, right?
    0:03:35 Weight gain, water retention, brain fog, lack of focus and concentration, poor waking energy, lack of deep sleep.
    0:03:40 And it’s shocking how many of these conditions have a common repository.
    0:03:47 I mean, like the hub of the wheel where they all meet, all these individual spokes come together at the common hub of methylation.
    0:03:52 And methylation is essentially nutrient deficiencies in the human body.
    0:03:57 And I don’t usually start off with this analogy, but I’ll start off with an analogy.
    0:04:01 When I was in grad school, first of all, I’m a human biologist, not a physician.
    0:04:05 My undergraduate degrees are in biology, my postgraduate degrees are in human biology.
    0:04:13 But when I was in my second four years of grad school, getting a human biology degree, I had to take all these plant botany courses,
    0:04:19 which I hated because I wanted to study anatomy and physiology and human beings when I’m studying algae.
    0:04:27 But the one thing that stood out to me about plant physiology was, let’s say you have a palm leaf that’s rotting in a palm tree
    0:04:31 and you call a true arborist, a true botanist, out to your house.
    0:04:36 And they see that that leaf is rotting in the tree, they won’t touch that leaf, they will core test the soil.
    0:04:39 And then they’ll say, you know what, Steven, there’s no nitrogen in this soil.
    0:04:43 And they’ll add nitrogen to the soil and the leaf will heal.
    0:04:46 Only we’ve stopped thinking about human beings this way.
    0:04:51 We’ve lost a lot of faith in humanity and mankind, the body’s ability for this to heal this.
    0:04:58 And we believe very often, and this is true in some cases, that disease and pathology are happening to us.
    0:05:00 Not something that happens within us.
    0:05:05 And if you go back to the tree analogy, you know, you could put anything you wanted on that soil, right?
    0:05:07 You could supplement for the sake of supplementing.
    0:05:13 And I think a lot of people get lost in this realm where, well, I heard NMN is good, and resveratrol is good,
    0:05:17 and CoQ10 and St. John’s Ward and Oswagandha and Vitamin C, and I should take a multivitamin.
    0:05:22 But pretty soon, you have this paralysis of analysis because you’re supplementing for the sake of supplementing.
    0:05:27 And in the tree’s case, if you didn’t find the nitrogen, the leaf never would have healed.
    0:05:31 And the reason why most of us supplement for the sake of supplementing is that we don’t have data.
    0:05:33 We just don’t get data on our bodies.
    0:05:38 You know, when I bring, and you run into a lot more young entrepreneurs than I do,
    0:05:42 but when I run into them, and I’ll bring them up sometimes when I’m doing a stage talk,
    0:05:49 and you can question them about their priorities, like, what’s the most important thing to you, my health?
    0:05:51 How important is health to you?
    0:05:53 Oh, it’s the number one priority I have.
    0:05:59 And I say, well, come on up here, and let’s talk about, you know, how much you’re prioritizing your health.
    0:06:03 And you say, you know, what kind of business do you have in marketing agency?
    0:06:07 What is your business earn on a monthly basis? $148,000 a month.
    0:06:11 What’s your net income? $38,250 a month.
    0:06:13 How many employees do you have? $16,000.
    0:06:16 What’s your hemoglobin A1C?
    0:06:18 Blank, right?
    0:06:21 Where are testosterone levels?
    0:06:23 How about your triglycerides?
    0:06:27 Do you ever look at your C-reactor protein and their face is just blank?
    0:06:32 And we have more data on our businesses than we do on our temple.
    0:06:36 And, you know, I actually saw you on a stage talk, I believe it was.
    0:06:41 And you talked about how you could take anything away from me in my life.
    0:06:44 You referred to your dog and your girlfriend.
    0:06:48 So hopefully you still have the dog and the girlfriend.
    0:06:52 But you said, you know, if you took my girlfriend away, you took my dog away.
    0:06:55 I don’t want to get you into a fight with your girlfriend, so let’s talk about the dog.
    0:06:59 So you took my dog away, I still have my business, I still have my life, right?
    0:07:04 But if you took away my health, I’d lose everything, right?
    0:07:08 I think most of us don’t realize the importance of it until it is taken away.
    0:07:12 And so recognizing that the temple is the most important vehicle that we have.
    0:07:16 I just really encourage people to get data, basic data on their body.
    0:07:18 So they have some kind of roadmap.
    0:07:23 So they are supplementing for deficiency, not just the sake of supplementing.
    0:07:27 And that they’re getting the most out of their body because that’s what they’re going to get.
    0:07:29 That’s how they’re going to get the most out of their business.
    0:07:35 You know what I mean? Just picking up these little tiny anchors that are nibbling away at productivity.
    0:07:41 You know, people that suffer from ADD and ADHD don’t really realize that ADD and ADHD
    0:07:46 very often are not attention deficit disorders or attention deficit hyperactivity disorders.
    0:07:48 They’re actually attention overload disorders.
    0:07:53 And we characterize people that have ADD as not being able to pay attention.
    0:07:56 But the truth is they don’t lack the ability to pay attention.
    0:07:59 They lack the ability to pay attention to so many things.
    0:08:07 And if we understand that this is an overactive mind, not a mind that’s trying to pay attention to too many things,
    0:08:15 then we can go about quieting the mind and not stimulating the central nervous system to match that pace of the mind,
    0:08:23 which is kind of what Adderall and Five-Ans and Feta-Means do when you take them for ADD and ADHD.
    0:08:28 So if we understood that as normal or as good as we think we feel,
    0:08:35 we have no idea how good normal feels until we find the missing raw material in our body and we put it back.
    0:08:37 You want to see magic happen in human beings?
    0:08:41 Find the raw material that’s missing and put it back in their body.
    0:08:43 And by raw material, I mean simple things.
    0:08:47 You know, I mean, depending on who you talk to, there’s 72 minerals.
    0:08:50 I think 16 of those are essential minerals.
    0:08:54 There are two essential fatty acids. There are eight essential amino acids.
    0:08:59 It is astounding how many people are clinically deficient in some of those basics.
    0:09:08 And then they go searching in all of the esoteric super supplements and red light therapy and NAD boosting supplements.
    0:09:16 And they’re actually just missing that one of those raw materials, basic essential amino acids, basic fatty acids and basic minerals.
    0:09:18 And that’s where all human beings should start.
    0:09:23 And then from there, we should do some testing biomarkers in the blood.
    0:09:30 In my opinion, every human being should do a genetic methylation test, the very same test that you did, whether they do it through me or not.
    0:09:35 A genetic methylation test is a test you’ll do once in your lifetime.
    0:09:42 And it will tell you exactly what raw materials your body can convert into the usable form and what it can’t.
    0:09:50 Because in human beings, just like in that tree analogy, when you have a deficiency, you get the expression of disease.
    0:10:00 You know, when we talk about deficiencies, it brings me back to something that I think we talked about briefly last time, which is it makes me feel like humans are being born broken.
    0:10:06 Is that true? Because if I’m deficient in something that my body needs, then does that not mean that my body was born broken?
    0:10:10 It’s not that it’s born broken. It’s just not functioning optimally, right?
    0:10:16 And all of us have genetic SNPs. We have these single nucleotide polymers.
    0:10:22 We have these, our genes, which are coding for enzymes to conduct these different activities in the body.
    0:10:28 And what is astounding about human beings is how beautifully intricate the human body is.
    0:10:39 We take one raw material, we put it into a physiologic process, and then we take the waste product from that process and we feed another process and on and on.
    0:10:46 So for example, we’ll take folate from green leafy vegetables. We’ll convert that into methylfolate.
    0:10:50 Methylfolate becomes one of the most prevalent nutrients in the human body.
    0:11:00 It helps to down-regulate an inflammatory amino acid called homocysteine, which then turns into something called methionine, which then goes up to the brain and helps to quiet the mind.
    0:11:05 So you start with this green leafy vegetable and it winds its way all the way up to helping you sleep.
    0:11:11 And it’s not that the spinach leaf is helping you sleep, it’s what the spinach leaf has become that’s helping you sleep.
    0:11:14 And this sequence of events is called methylation.
    0:11:24 And what’s astounding about methylation is that in many cases when it’s broken, while we can’t fix the gene, we can just supplement for its function.
    0:11:31 So the most common gene mutation in the world, which we talked about last time on your podcast, MTHFR, affectionately called the motherfucker gene,
    0:11:35 44% of the population has this gene mutation. I talk about it all the time.
    0:11:45 And it’s a simple inability to convert folic acid and its derivatives, folate, into the usable form called methylfolate.
    0:11:51 Well, it’s very easy to supplement with methylfolate and very inexpensive, I might add, to supplement with methylfolate.
    0:12:00 And deficiencies in methylfolate are linked to all kinds of conditions, including neural tube defects, because it’s not folic acid that prevents neural tube defects.
    0:12:06 It’s methylfolate that prevents neural tube defects. It’s what the body converts it into, the usable form.
    0:12:19 And so when we look at methylation in the human body, we get an exact roadmap of what we need to supplement with, so that we’re not wandering around just supplementing for the sake of just supplementing.
    0:12:26 You mentioned the entrepreneurs that you meet that you bring up on stage and you ask them various questions and then you ask them about sort of biomarkers in their body.
    0:12:33 What are the simple biomarkers you think that everyone needs to understand, because listen, I’m not a chemist, I’m not going to be a biologist.
    0:12:38 So if there’s a couple of them, I can probably get my head around them and stay on top of them, but I can’t stay on top of everything.
    0:12:49 Yeah, so I would say three. Number one is what’s called glycemic profile, which is a check of how well your insulin and sugar metabolism is.
    0:12:56 And it has three markers, glucose, hemoglobin A1C, three month average of your blood sugar and insulin.
    0:13:01 So definitely your glycemic profile, because blood sugar, I promise you, is the root of all evil.
    0:13:07 So first, I would do your glycemic profile. Second, I would do your hormones.
    0:13:12 Can I just check on the glycemic profile? That’s basically my relationship with sugar.
    0:13:25 That’s your relationship with sugar. And it’s also your relationship with insulin, because, you know, very often, even people that don’t eat high amounts of refined sugar and Ben and Jerry’s ice cream every night have issues with insulin sensitivity.
    0:13:31 And so as insulin rises, it causes a whole myriad of conditions.
    0:13:36 It’s one of the hallmarks of something called metabolic syndrome, which we’re seeing in younger and younger populations.
    0:13:41 It’s generally easy to catch early on. You have three markers that look at how well you’re regulating your blood sugar.
    0:13:45 Glucose, which is a measure of the amount of sugar in your blood right now.
    0:13:51 Hemoglobin A1C, which is essentially a three month average of your blood sugar. And then you have your insulin.
    0:13:57 And the higher your insulin relative to your blood sugar, the more insulin resistant you are, right?
    0:14:01 So the more insulin it takes to drop your blood sugar, the more resistant you are to insulin.
    0:14:06 This is an early warning sign of metabolic syndrome, but it’s not just the metabolic syndrome.
    0:14:14 It’s that when insulin rises, there’s a whole downstream cascade of events because insulin is not just responsible for helping us metabolize sugar.
    0:14:20 It’s also responsible for blocking other forms of energy use in the body, one of which is fatty acid metabolism.
    0:14:25 And so generally people that have very high insulin have very high blood triglycerides.
    0:14:33 They have high blood fat and high blood fat and elevated cholesterol are other markers for cardiovascular disease.
    0:14:39 So by actually bringing down one biomarker, you have a positive effect all the way downstream.
    0:14:50 And I would say if you’re only going to look at three things, I would look at your glycemic profile, your blood sugar and your insulin and your hemoglobin A1C hormone panel.
    0:15:01 So looking at your hormones and then specifically looking at what contributes to healthy hormone production, DHEA and a protein called SHBG.
    0:15:12 And then I would look at basic nutrient deficiencies, vitamin D3, magnesium, potassium and vitamin B12, which are on most blood panels.
    0:15:21 And that is a great place to start to get the basics. How am I regulating my blood sugar? Are my hormones balanced? What nutrient deficiencies do I have?
    0:15:27 And then the second piece of information I would get, which you only do once in your entire lifetime, is a methylation test.
    0:15:32 And these are widely available all over the world. I’m sure they’re very easy to get in the UK.
    0:15:41 And you want to look at five genes, MTHFR, MTR, MTRR, AHCY and COMT.
    0:15:53 And just to be clear, so I can dump this down for myself here, those five genes relate to how my body processes the things that I put into it at different stages in that sort of processing line.
    0:16:02 Yes. I mean, to take, for example, that gene at the top, COMT, if you look at what COMPT does, it stands for catecholomethyltransferase.
    0:16:09 So it’s a fancy way of saying it transfers a methyl group from the category of neurotransmitters called catecholamines.
    0:16:18 And that’s a huge mouthful. But essentially what this means is these four neurotransmitters that are called catecholamines are responsible for our fight-or-flight response.
    0:16:27 So, for example, if you drove home tonight and you got out of your car and somebody was standing in front of you with a knife, right, you would instantly have a fight-or-flight response.
    0:16:31 Your pupils would dilate, your heart rate would increase, your extremities would flood with blood.
    0:16:34 You would begin to have a fight-or-flight response based on that stimulus.
    0:16:41 But you could also be laying in your bed at night and you could start thinking about getting eaten by a shark.
    0:16:48 And you could have the exact same response because the brain doesn’t really know the difference between perception and reality.
    0:16:58 The similarity between these two events, a very real fear and a reaction to it and an imagined fear, is they both meet at catecholamines.
    0:17:01 It’s a rise in the same class of neurotransmitters.
    0:17:05 So now some people are very slow to break these down.
    0:17:07 And what are the consequences of this?
    0:17:15 Well, if you’ve ever had anxiety or somebody that’s suffered from anxiety, no one really tells people that have anxiety what it is.
    0:17:17 They describe the feeling.
    0:17:19 So they say it’s a fear of the future.
    0:17:21 It’s a sense of impending doom.
    0:17:23 It’s a sense of anxiousness.
    0:17:24 But what is it?
    0:17:27 Physiologically, what’s going on in the body?
    0:17:30 Well, very often it is a rise in catecholamines.
    0:17:35 The same class of neurotransmitters that are involved in a fight or flight response.
    0:17:40 And this is why very often people that suffer from anxiety don’t have a specific trigger they can point to.
    0:17:44 They could be on a podcast like you and I are doing right now.
    0:17:49 And all of a sudden as those catecholamines rise, they get that sensation of anxiety.
    0:17:51 And they’re trying to pin it on their outside environment.
    0:17:54 They’re trying to look for a cluster of symptoms outside their body.
    0:17:59 But this is because they are deficient usually in the complex of B vitamins.
    0:18:04 A very specific form of B12 called methylcobalamin, methylfolate,
    0:18:09 these methylated nutrients that down-regulate these catecholamines.
    0:18:10 What else could it be?
    0:18:14 Well, I mean, there are true anxiety disorders, right?
    0:18:17 And generally people that have true anxiety actually know what the trigger is.
    0:18:18 They’re afraid of heights.
    0:18:20 They walk to the edge of a 30th floor balcony.
    0:18:22 They have an anxiety attack.
    0:18:23 They have a fear of flights.
    0:18:26 Is this different from, so someone’s been through a trauma in their life.
    0:18:31 So they had an early trauma and then certain things in their adult life end up triggering that.
    0:18:33 That’s very different from what you’re saying here.
    0:18:39 So some people that have trauma and they wake up, for example, consistently in the past, right?
    0:18:44 Their first thought of the day is about the pain that they are already suffering from.
    0:18:47 Well, these thoughts fight or flight thoughts.
    0:18:50 These thoughts have a tendency to be worst case scenario
    0:18:54 because they are also highly related to catecholamines.
    0:18:58 In fact, people that have that gene mutation fall into one of two categories.
    0:18:59 Think about it this way.
    0:19:03 If catecholamines rise very fast, you’re a warrior.
    0:19:07 And the nickname for that gene is either a warrior or a warrior.
    0:19:12 Because as those catecholamines, they call it fast comp T or slow comp T.
    0:19:18 So just looking at this one gene mutation, if you’re slow to break these catecholamines down and they rise,
    0:19:20 what are the consequences of that?
    0:19:25 I lay down to go to sleep at night and I’m body tired, but I’m mind awake, right?
    0:19:29 My mind is just clicking through the day, thinking about the most innocuous little thoughts.
    0:19:34 I have a tendency when I consider scenarios to go straight to worst case scenario.
    0:19:36 I’m an overthinker.
    0:19:40 I am prone to anxiousness and anxiety.
    0:19:43 I walk around at a six instead of walking around at a two.
    0:19:48 So things that would only move somebody from a zero to a two take me from a six to an eight.
    0:19:52 Very often people in their surrounding environment will say the punishment doesn’t fit the crime,
    0:19:55 the way that they react to certain situations.
    0:20:00 So this means that the mind is an awakened state, a heightened state of alertness.
    0:20:06 Think about a fight-or-flight response, but not quite to that level, but they’re in a heightened state of alertness.
    0:20:09 And this gives you that feeling of anxiety.
    0:20:12 Now what’s driving the catecholamines can have different drivers.
    0:20:17 It could be this gene mutation, it could be trauma, it could be the presence of a real fear,
    0:20:20 it could be that you’re claustrophobic and stepping on a crowded elevator.
    0:20:28 But for people that have not isolated trauma in their life, they have a tendency to consider worst case scenario.
    0:20:31 They find that their mind is very active at night, interrupts their sleep,
    0:20:36 or if they get up to go to sleep at night and they go back to bed and they can’t fall asleep because their mind is awake,
    0:20:38 thinking about the most innocuous little thoughts.
    0:20:40 They have a tendency to be anxious.
    0:20:42 They have a tendency to be a worrier.
    0:20:46 They have a tendency to have feelings of anxiety that are not tied to their outside environment.
    0:20:50 Those are all hallmarks of that gene mutation.
    0:20:52 So can I view this as a predisposition?
    0:20:58 I often wonder why we can all be in the same situation, but we can have entirely different experiences.
    0:21:02 In the case of anxiety, some people, as you report, just for some reason,
    0:21:05 they’re just more anxious in the modern world than some other people aren’t.
    0:21:06 The modern world has changed.
    0:21:09 We use screens and we have notifications and we have all this stimuli.
    0:21:12 They’re struggling more in the modern world than others.
    0:21:21 What you’re suggesting is that they could have a predisposition to worry more because of these catecholamines?
    0:21:23 Because of the catecholamines, yes.
    0:21:28 These catecholamines, norepinephrine, epinephrine, ephedrone, dopamine.
    0:21:30 One of those we also call adrenaline.
    0:21:33 And so you have the main driver of behavior and you have catecholamines,
    0:21:35 and we all know that adrenaline does in the body.
    0:21:40 So when these four neurotransmitters are not down-regulated, right,
    0:21:44 then our mind is awake and it is very often fearful.
    0:21:52 Think about somebody who has a sensation of impending doom or anxiety without any trigger.
    0:21:56 And the author hallmarked is they will have had it on and off throughout their entire lifetime,
    0:21:57 even when they were a child.
    0:22:02 When they were a child, they might have understood the complex sensation of anxiety,
    0:22:04 but they had that sensation.
    0:22:08 And then as they grew to be an adult, they understood that this is anxiety.
    0:22:12 I mean, when you’re a child, you’re just fearful, right?
    0:22:14 I mean, you don’t know how to explain to your mom,
    0:22:18 “Hey, I’m worried about something that might happen in the future
    0:22:22 that’s probably not likely to happen, that’s never happened, but I’m still afraid it’s going to happen.”
    0:22:24 It’s a very complex emotion, right?
    0:22:27 So they’ve had it on and off their entire lifetime.
    0:22:31 It’s very hard for them to point to the specific trigger that causes it.
    0:22:34 The majority of the time, if they try to anti-anxiety medications, they don’t work.
    0:22:36 They just make them feel like a zombie.
    0:22:41 So this is time to look inside and make sure the body has the raw material it needs to do its job,
    0:22:45 which is the complex of P vitamins to dismantle catecholamines.
    0:22:50 So if we went out onto the street now and I pulled in 100 people just off the street that were walking past,
    0:22:57 and we did these three tests on them to look at their glycemic profile, their hormone panel, their nutrient deficiencies,
    0:23:02 what are some of the most popular things that a random group of people off the street would be missing
    0:23:05 that are central to their high performance?
    0:23:11 So let’s take men and then we’ll take women so we can be specific about hormones.
    0:23:16 So in 50% of that population, you would see a clinical deficiency in vitamin D3.
    0:23:21 I have to say, you actually run a lot of tests every single month. Tens of thousands.
    0:23:25 We run 20,000 in a month. We do about 20,000 gene tests a month.
    0:23:31 So one of the unique things about the perspective that I come from is we have voluminous amounts of data.
    0:23:38 We see 20,000 of these new patients a month testing for genetic methylation.
    0:23:41 And on a lot of these patients, we also have blood work.
    0:23:48 So we have a full, what’s called a CBC, comprehensive metabolic panel, lipid panel, hormone profile, a full thyroid panel.
    0:23:52 We have their nutrient deficiencies that I’m speaking of.
    0:23:57 We have cholesterol triglycerides. So we have about 74 biomarkers on them.
    0:24:03 Then we also get this genetic test and then we look at what happens to certain biomarkers on average
    0:24:07 when you simply supplement for deficiency.
    0:24:12 So for example, I’m not saying that every person that has high blood pressure or hypertension has this gene mutation,
    0:24:17 but two of these genes are highly linked to poor homocysteine metabolism.
    0:24:19 And there have been plenty of peer-reviewed studies.
    0:24:22 We can put the link to the one below in the Journal of Hypertension,
    0:24:31 which linked higher levels of urinary catecholamines to end urinary homocysteine to cardiovascular disease.
    0:24:37 Because what happens is when you have a certain amino acid, in particular, rise in the blood called homocysteine,
    0:24:43 as this amino acid rises, it has a tendency to cause the vascular system to constrict.
    0:24:47 And if we make the pipe smaller in a fixed system, pressure goes up.
    0:24:49 But there’s nothing wrong with hard.
    0:24:56 And so think about the fact that E5% of all diagnosis of hypertension is idiopathic.
    0:24:58 It’s of unknown origin.
    0:25:01 Well, of unknown origin means we can’t find anything wrong with the heart.
    0:25:04 We’ve tested the heart, EKGs, EEGs, stress tests,
    0:25:07 Dicontra studies, cardiac cath or what have you.
    0:25:09 But we haven’t looked at the vascular system.
    0:25:15 We haven’t looked to see was there a simple nutrient deficiency keeping this person from breaking down homocysteine,
    0:25:18 which caused the vascular system to constrict.
    0:25:23 Because we know that there’s a correlation between this amino acid homocysteine
    0:25:27 and its elevated nature and increased risk of cardiovascular disease.
    0:25:31 So before we actually went the routes of chemicals and synthetics and pharmaceuticals,
    0:25:37 why wouldn’t we just test to see if we have an issue dismantling this amino acid,
    0:25:41 breaking this amino acid down into something called methionine?
    0:25:44 And why don’t we supplement for that deficiency
    0:25:50 and see if by putting that raw material back into the body and bringing homocysteine metabolism into normal,
    0:25:52 we can normalize this person.
    0:25:54 So back to your question about the people in the street.
    0:25:57 You would see that 50% of them are clinically deficient in vitamin D3,
    0:26:02 cholacalciferol, the sunshine vitamin, the darker their complexion,
    0:26:07 the higher the risk that they would be clinically deficient in vitamin D3.
    0:26:12 And if you put vitamin D3 at the center of a hub of a wheel and looked at all of the different spokes,
    0:26:15 it’s one of the only vitamins that human beings make on our own.
    0:26:19 I have argued and people have counter argued,
    0:26:22 but I take the position that it’s arguably one of the most,
    0:26:25 if not the most important nutrient in the human body.
    0:26:29 You need a lot of essential nutrients, but if you really start isolating them,
    0:26:33 vitamin D3 is the only vitamin that human beings make on our own.
    0:26:38 Every cell in the body has a receptor site for vitamin D3 when we’re deficient in this vitamin.
    0:26:42 This nutrient acts like a hormone sometimes, it acts like a vitamin other times.
    0:26:46 We make it from sunlight and cholesterol when it’s deficient.
    0:26:48 We have a compromised immune system.
    0:26:51 We know that it leads to osteopenia, osteoporosis.
    0:26:56 There are all kinds of consequences that you wouldn’t think stem from a simple nutrient deficiency, but they do.
    0:26:58 One that we get from going outside in the sun.
    0:26:59 We get it from going outside in the sun.
    0:27:01 We make it from sunlight and cholesterol.
    0:27:07 And if you look at COVID statistics, it was the second leading cause of morbidity in COVID.
    0:27:10 And so first you would see that there are D3 deficient.
    0:27:12 The majority of them are also B12 deficient.
    0:27:15 If you look at the vitamin B12, you’d see it’s less than 500.
    0:27:18 The higher end of B12 is around 1,250.
    0:27:25 And then you would see 25 to 40% of that population would be hormone deficient,
    0:27:29 meaning that their hormones would be out of the optimal range,
    0:27:35 but not because they have an endocrine system issue per se,
    0:27:40 generally because they have, especially in younger ages, nutrient deficiencies,
    0:27:47 things like elevated SHBG, sex hormone binding globulin, deficiencies in DHEA,
    0:27:50 raw materials that the body needs to manufacture hormones.
    0:27:54 So a good hormone panel will tell you not only what your hormone levels are,
    0:27:58 but what some of the nutrients are that your body is using to make those hormones.
    0:28:04 And again, by putting some of these raw materials very often DHEA, not all the time,
    0:28:10 but very often putting DHEA and vitamin D3 alone back into men with deficient levels of testosterone,
    0:28:13 or deficient levels of free testosterone,
    0:28:19 or looking at a protein that interrupts the conversion of testosterone into free testosterone called SHBG.
    0:28:25 By actually just addressing these, you see that the hormone levels rise back to the normal range.
    0:28:28 They don’t need to take hormones from outside the body and shut their production down.
    0:28:31 They need to put nutrients and raw materials back into the body
    0:28:33 so their body can produce hormones on their own.
    0:28:44 And then if you looked at their glycemic control, you would see a shockingly high percentage of people that are prediabetic.
    0:28:51 It is an absolute pandemic right now because the amount of processed foods we think that the prediabetes,
    0:28:54 you know, is only because people that are eating a ton of sugar.
    0:28:58 So they must be drinking soda and eating chocolate cake and Ben and Jerry’s every night.
    0:29:03 But that’s actually not true when we overload the body with high glycemic carbohydrates,
    0:29:09 even if they ate a lot of white flour, white rice, white bread, white pasta, white potatoes and fruit.
    0:29:12 You know, they, I’m not saying any of those things are going to kill you,
    0:29:17 but when we eat diets high in refined carbohydrates, even things that we don’t consider to be sweets,
    0:29:22 it overpowers our pancreas and our blood sugar gets out of control.
    0:29:24 But wouldn’t you want to know that?
    0:29:30 Wouldn’t you want to know that do I have some of these nutrient deficiencies or hormone imbalances
    0:29:34 or poor blood sugar control that could be nibbling away at my performance?
    0:29:42 Am I maybe one raw material, one methylated multivitamin away or an amino acid away from being in a state of being optimal?
    0:29:49 Maybe even not having to deal with little things like intermittent feelings of anxiousness and anxiety
    0:29:54 or poor focus and concentration or even mild states of mood numbness.
    0:30:02 Remember that nutrients, amino acids, for example, in our gut become neurotransmitters.
    0:30:04 Neurotransmitters form the basis of all mood.
    0:30:09 They drive our emotion. They govern our behavior.
    0:30:15 And so is it possible that an amino acid like tryptophan or phenylalanine or tyrosine,
    0:30:19 which becomes serotonin and dopamine, that deficiencies in these amino acids
    0:30:23 could lead to deficiencies in hormones, which could actually lead to deficiencies in neurotransmitters
    0:30:26 that would be labeled a mental illness?
    0:30:28 Yes.
    0:30:32 So again, I feel like I’m eating your face a little bit.
    0:30:40 But what I really mean to say is that if we would get basic information, basic data on the body,
    0:30:44 hormone balance, glycemic control, nutrient deficiencies,
    0:30:48 if we would actually look at what our body can convert into the usable form and what it can’t
    0:30:54 and supplement for that deficiency, you would see your body begin to thrive in ways you never thought possible.
    0:30:57 You work with a lot of high-profile individuals as well.
    0:30:58 I do.
    0:31:02 What are some of the high-profile names that you have permission to share?
    0:31:07 Well, clearly anyone that shared their journey with me on the podcast.
    0:31:12 There’s a great hit piece on me in the Daily Mail that I’ve listed, a lot of them.
    0:31:22 But Dana White, Steve Harvey, Steven A. Smith, Steve Aoki, Kendall Jenner,
    0:31:28 and I were on one of her Hulu specials together running some IVs.
    0:31:33 There are a few others that will be public here very shortly that have gone on podcasts with me.
    0:31:37 And I don’t necessarily want to be known as a celebrity biologist
    0:31:41 or just working with professional athletes and A-listers.
    0:31:46 My message is for — is actually for the non-woke biohacker.
    0:31:49 I kind of feel like my job is to sit here and press you with how smart I am.
    0:31:59 I feel like my job is to put information out to the masses that is educational enough to inspire them to make a change.
    0:32:06 And I think all too often, you know, we’re all competing for eyeballs in this space
    0:32:12 and we’re trying to become the biggest influencer and we really forget about the mission of speaking to the masses
    0:32:14 and we just start speaking to each other.
    0:32:17 Like, we want to get on podcasts and stage talks and interviews
    0:32:21 and impress people with how much we know about the carboxylic acid cycle
    0:32:25 or, you know, electron transport chain or something going on inside the mitochondria.
    0:32:31 And those minute nuances are not what’s going to impact humanity.
    0:32:33 A lot has changed since we last sat down in your life.
    0:32:35 It has. Yeah, it really has.
    0:32:38 I feel like I’d live somebody else’s life.
    0:32:40 I really do.
    0:32:41 What’s changed?
    0:32:47 I mean, when I first reached out to you, it was because I saw a clip on YouTube which had 20,000 views.
    0:32:49 And that clip on YouTube I found really interesting.
    0:32:53 So I think I personally sent you a DM and said, “Hey, Gary, do you want to come on my show?”
    0:32:56 Which, to be honest, I never personally send a DM.
    0:32:57 Really?
    0:33:03 Yeah, because my team, the way our system works here is they understand what I’m interested in and curious about right now.
    0:33:06 So they’ll go out into the market and try and find people for me.
    0:33:08 They’ll bring those people to me as a pitch.
    0:33:10 They’ll pitch the individuals to me.
    0:33:14 And then I have to say whether I’m curious enough to sit down and have the conversation right now.
    0:33:15 So many, twice.
    0:33:16 Awesome.
    0:33:21 So in this case, I’ve seen something you’d done online, I don’t know, more than a year ago now, it feels like.
    0:33:23 And it was really compelling to me.
    0:33:24 So I wanted to sit down with you.
    0:33:29 Since then, I’ve observed you’ve kind of had this sort of meteoric rise.
    0:33:34 Loads of different podcasts and social media and your business has exploded.
    0:33:37 There is something different about you.
    0:33:45 And the thing that’s different about you that strikes me is you strike me as a man that has been through some shit.
    0:33:46 Oh, yeah.
    0:33:47 Frankly.
    0:33:48 Yeah.
    0:33:52 Because the Gary that I met the first time versus this Gary, slightly different.
    0:33:55 And it’s the type of thing when someone’s been through some shit.
    0:33:58 And with all good things come the opposite.
    0:33:59 Yeah.
    0:34:00 It’s unavoidable.
    0:34:01 Yeah.
    0:34:04 I mean, you go under a level of scrutiny.
    0:34:06 You start off, you’re like so excited.
    0:34:08 You’re like, I’m going to get the message out.
    0:34:13 God’s blessed me with the ability to take ultra complicated information, distill it down and get it to the masses.
    0:34:21 And then you realize that there are people that are watching your videos, like a three hour podcast and they’re looking for the one got you moment.
    0:34:22 Right.
    0:34:26 He said sodium chloride, not sodium hydroxide, scammers, charlatan.
    0:34:27 He pretends to be a doctor.
    0:34:28 He’s not a doctor.
    0:34:29 I’ve never pretended to be a doctor.
    0:34:35 You will not find a video, a stage talk, a podcast, anything in the media where I’ve ever represented it.
    0:34:36 I’m a doctor.
    0:34:38 I go out of my way to say that I’m not licensed to practice medicine.
    0:34:43 So yeah, I have become a little more gun shy and a little more guarded with what I say.
    0:34:48 It’s an effort to be more precise with what I’m saying.
    0:34:56 But I’m not going to stop getting the message out to the masses because I know that this is God’s calling for me.
    0:35:05 I know that because I spent so many years of my life not in service to humanity.
    0:35:14 And I think a lot of people find their purpose in their pleasure and I found my purpose from my pain.
    0:35:17 What pain?
    0:35:33 You know, when I was doing life expectancies and mortality predictions, we were sort of brainwashed to believe that this was just data.
    0:35:34 Right?
    0:35:35 You weren’t responsible for it.
    0:35:38 You didn’t have anything to do with this person.
    0:35:48 I was on a mortality team and we were charged with predicting the life expectancy of people for large life insurance and investment companies.
    0:35:54 So when you apply for a large life insurance policy, you know, everybody’s on an actuarial curve.
    0:35:55 Right?
    0:35:56 So you’re on one, I’m on one.
    0:35:58 Everybody listening to this podcast is on an actuarial curve.
    0:36:07 What happens is when a life insurance company is getting ready to put 10 million or 20 million or 50 million dollars worth of risk on your life, only one thing matters.
    0:36:10 How many more months do you have left on earth?
    0:36:16 And the science of predicting that mortality is a very accurate science.
    0:36:27 I get a lot of flack about it, but if you want to know how accurate life insurance companies are at predicting death, just look at what happened during the 2008-2009 financial services crisis.
    0:36:33 We had 364 banks fail, not a single life insurance company failed.
    0:36:36 A valid death claim in the United States has never failed to have been paid.
    0:36:39 There are some of the most solvent institutions in the world.
    0:36:45 There’s not another financial services enterprise anywhere on the planet that would take that level of risk on one variable.
    0:36:47 I mean, you have an investment fund.
    0:36:50 You wouldn’t put that level of risk on a single variable.
    0:36:51 Right?
    0:36:53 How many more months does this person have left on earth?
    0:36:57 And they have data that no other medical enterprise has.
    0:37:00 They have data that no other collegiate university has, not even the government has.
    0:37:07 They know the day, the date, the time, the location, and the cause of death for millions and millions of lives.
    0:37:10 So they know what leads to early mortality.
    0:37:15 How do they get your sort of health biomarkers to overlap that with?
    0:37:17 Well, first of all, they do a blood test on you.
    0:37:23 So if you’ve ever had a large life, I’m not talking about term life insurance where you get $100,000, $200,000, or you have a million-dollar term life insurance policy.
    0:37:28 I’m talking about permanent universal life or whole life life insurance.
    0:37:30 And also annuities.
    0:37:40 When you, there’s something in the States called a SPIA, a single premium immediate annuity, where you give the insurance company, for example, a check for a million dollars.
    0:37:43 They guarantee you an income stream for life.
    0:37:46 Well, how do you think they’re determining that income stream?
    0:37:49 They’re predicting how many more months you have left on earth.
    0:37:52 And they use morbidity factors and comorbidity factors.
    0:37:56 And yes, they factor into your recreational profile, your demographic profile.
    0:37:58 It’s not as simple as a blood test or a gene test.
    0:38:05 But essentially what you do is you start on a curve in a pool of a thousand lives that are similar to yours.
    0:38:09 And your life expectancy is the dead center of that curve.
    0:38:17 So if your life expectancy is 200 months, that means in 200 months you have the exact same chance of being dead as you do of being alive.
    0:38:23 Now, what determines your increased probability of death or your mortality factors?
    0:38:28 Are you obese, diabetic, anemic, you have cognitive decline, are you compliant with your medication?
    0:38:31 You know, there are all of these different debits.
    0:38:35 And then there are certain debits that we call comorbidities, right?
    0:38:37 So if you’re hypertensive, that was a debit.
    0:38:39 If you were diabetic, that was a debit.
    0:38:42 If you were obese, that was a debit.
    0:38:49 But if you were hypertensive, diabetic, and obese, it wasn’t 1 plus 1 plus 1.
    0:38:52 It was 1 plus 1 plus 1 equal 10, right?
    0:38:55 These were massive comorbidity factors.
    0:38:59 My job was to read the medical record and do the medical record extraction.
    0:39:04 And we had incredible data on these people.
    0:39:08 You saw their trust, and you saw their wills, their trust, their divorce decrees.
    0:39:17 You knew that they were treating their children differently in their estate, bank accounts, brokerage accounts, tax returns, and their medical records.
    0:39:20 And you have recent blood work on them.
    0:39:26 When you read a medical record on somebody, there’s more than just their height, weight, and blood pressure and the medications that they’re on.
    0:39:30 You really start to get a profile for the person.
    0:39:39 And a lot of times I felt like I was really getting to know these people oddly because I had so much personal information on them.
    0:39:46 And, you know, a lot of these people came alive to me.
    0:39:56 I know that sounds very strange, but when you’re reading about their repeated visits to the doctor, and they’re constantly talking about their grandchildren,
    0:40:03 and then all of a sudden you see in the medical record where the husband passed away, and then you see the antidepressants creeping in,
    0:40:08 and you see their weight gain, their body mass index change.
    0:40:14 And you actually, as you’re going through years of their medical record, you really get a real profile for them.
    0:40:20 And I started to realize that there were human beings on the other side of these spreadsheets.
    0:40:30 And there were cases where I knew that if I could have picked up the phone and just contacted that patient,
    0:40:34 I could have completely changed the trajectory of their life.
    0:40:45 And I was prohibited from doing so by law. And even at one point in my career, I was threatened with prosecution for threatening to call a patient
    0:40:52 and warn them about a life-threatening, potential life-threatening drug interaction that I’d spotted in the medical record
    0:41:00 between two physicians that had written contraindicated scripts and something called the MIB, the Medical Information Bureau, hadn’t picked it up.
    0:41:08 And the data that I had said that this was going to lead to a thrombolytic event like a blood clot, a stroke, a heart attack, an embolism.
    0:41:19 And I remember calling the Human Resources Director and just basically saying that I’m going to contact this patient and being threatened with prosecution.
    0:41:31 I think about it a lot. And I just think about all the times I could have picked up the phone and just made a real material change in somebody’s life.
    0:41:43 And I didn’t have the opportunity to do it. And a big part of my career felt like I was sitting behind a thick glass wall just watching blind people walk into traffic.
    0:41:50 And so I wasn’t in service to humanity. All I wanted to do was be wealthy. I was very unauthentic.
    0:41:56 And then I just woke up one day and said, “What the hell am I doing?” I mean, I have so much information.
    0:42:01 I’m a human biologist and I have been studying this database for 20 years.
    0:42:05 I could help people live healthier, happier, longer lives.
    0:42:14 And I quit my career and I went home and told my fiancee at the time, now my wife, that I wanted to start a wellness firm.
    0:42:20 And that was the genesis of my firm’s dream line and part of the trajectory that I’m on.
    0:42:25 And so it still sits with you every day.
    0:42:39 Really? Well, it sits with me in a good way because, you know, whereas before, it’s really hard to imagine somebody coming into your office and going,
    0:42:46 “Hey, you know, Gary, oh my God, remember the, you know, the Mrs. Smith life expectancy we did 13 years ago?
    0:42:53 You know, you did this life expectancy was 188 months. You predict 188 months. She died in 184 months.”
    0:43:00 Oh my God, you did a great job. It’s amazing. That claim just paid and I’m like, is it really amazing?
    0:43:08 You know, when you start to realize that was somebody’s, you know, it was like somebody’s sister or somebody’s daughter or somebody’s mother,
    0:43:19 you start to realize that I allow myself to be brainwashed and just think that it was data and forget that there was human beings on the other side of the spreadsheet.
    0:43:31 And so now, I’m sorry, I’m getting emotional, but, you know, now I wake up every day and I like open my eyes and I go, “Fuck yeah, you know, I got a chance to make a difference.”
    0:43:42 And I talk about the research and the fact patterns that we saw in predicting death and I want to counter those so that we can extend life.
    0:43:48 So we can help people live longer, healthier, happier lives.
    0:43:59 So the counterarguments that you’ve experienced, you know, you use the word counterargument in hippies, what do those sort of counterarguments tend to center on as it relates to your work?
    0:44:01 Obviously, you talked about the doctor thing.
    0:44:13 I definitely made some mistakes. You know, I made a mistake earlier in my career of quoting articles and not research, which I regret and I’ve made some of those mistakes.
    0:44:26 I think very often what I try to do is simplify the message. I talked, for example, about a 2018 study, we should put the link to this, which was in the Journal of headaches and face pain.
    0:44:37 There’s a journal of headaches and face pain, but when I say it was 2018, there were 8,819 participants in this meta-analysis, so a very large analysis.
    0:44:48 And they found a direct inverse relationship between sodium intake and migraine headaches and meaning that as sodium levels went up, migraine headaches went down.
    0:44:53 Now by no means am I telling everybody that has a migraine headache that you need to take a little bit of salt and you’re going to be fine.
    0:44:58 What I’m saying is on your comprehensive metabolic panel, you can see your sodium level.
    0:45:06 When your sodium level gets to a critically low level, which believe it or not quite a few people have, people that regularly sauna, people that exercise and don’t remineralize with electrolytes,
    0:45:16 people that drink filter bottled water in an effort to filter out fluoride and microplastics, but don’t remineralize their water, get nutrient-efficient sodium.
    0:45:24 And remembering that the brain actually doesn’t have any pain receptors, but the covering of the brain does. Something called the dura.
    0:45:28 And the dura hates two things. It hates being stretched and it hates being contracted.
    0:45:34 And what determines whether or not it’s stretching or contracting is something called the osmotic gradient, the movement of water across the membrane.
    0:45:39 And yes, it can be as simple as supplementing with sodium.
    0:45:50 My preference would be Baja Gold Sea Salt or Celtic Salt, so that you get all of the other trace minerals as well to permanently put migraine headaches into remission.
    0:45:55 And then, you know, I’ll come over to the physician saying there’s no evidence of that. Well, there are clinical trials in that.
    0:46:03 And the other tool that I have in my chest is for 20 years, I worked with one of the largest databases in the world.
    0:46:11 And we’re at the point now where we see 20,000 new gene tests a month. I don’t know many clinics that are that busy, so we have the luminous amounts of data.
    0:46:24 We see what happens when you have a high homocysteine and you put a patient on an amino acid called trimethoglycine and the homocysteine comes down and then they go to their doctor and their blood pressure is normalized.
    0:46:29 Not once, not twice, not anecdotally, thousands and thousands of times.
    0:46:38 You see what happens to people when you bring their hemoglobin A1c and their insulin back down into the optimal level and their triglycerides return to normal and their risk for cardiovascular disease declines.
    0:46:46 You see what happens to C-reactive proteins when people take simple things like silica clays and activated charcoals.
    0:46:54 And so I want to keep getting the message out that very often disease is not happening to us, it’s happening within us.
    0:47:01 And very often it’s happening because of deficiencies in the human body, not pathology in the human body.
    0:47:07 And in the United States, we’re by far the largest spender on healthcare.
    0:47:11 We spend four and a half trillion dollars a year on healthcare in the U.S.
    0:47:16 We have the highest infant mortality rate. We have the highest maternal mortality rate.
    0:47:25 Even though we lead the world in flu vaccinations and breast cancer screening, colorectal screening, we also lead the world in cancer.
    0:47:31 We’re ranked 52nd in life expectancy. We’re ranked 39th in healthcare delivery.
    0:47:37 We’re one of the most obese nations on the planet, twice the rate of obesity of any other civilized nation.
    0:47:48 And yet modern medicine being, you know, medical error being the third leading cause of death is where we’re going to get information on how we extend our life.
    0:47:54 And I watched in medical records, I’ve probably read thousands of times more medical records than most physicians,
    0:47:58 because I read medical records all day, every day, six days a week for almost 20 years.
    0:48:06 And I would see what would happen when simple deficiencies would be mistaken as a pathological condition.
    0:48:10 And I’ve talked about these a lot.
    0:48:19 Like clinical deficiencies in vitamin D3 for prolonged periods of time eventually present as rheumatoid arthritis-like symptoms.
    0:48:24 People get joint aches and pains and stiffen sore ankles and they have a hard time making a fist.
    0:48:30 And, you know, when you’re speaking to the wrong physician, very often a doctor will diagnose you based on your medical history.
    0:48:35 Before they do sed rates and rheumatoid arthritis, you know, actual blood checks,
    0:48:41 they’ll say, you know what, Steven, you’ve got rheumatoid arthritis and they put you on things like corticosteroids.
    0:48:44 And in the mortality space, we had data.
    0:48:47 So we had data on all of these pharmaceuticals.
    0:48:56 So we knew the trajectory of hormones and cell walls and cell membrane and production of vitamin D3 when somebody took a statin and reduced cholesterol.
    0:49:01 And we looked at, you know, the studies will look at cholesterol in a complete vacuum.
    0:49:04 So LDL cholesterol high, so that’s bad.
    0:49:09 Let’s bring LDL cholesterol down with a statin so we decrease the risk of cardiovascular disease.
    0:49:15 But then you have a concomitant outcome where you’re reducing the ability for the body to make hormones and cell walls and cell membranes.
    0:49:23 And so you buy yourself a consequence downstream when really, if we go back to just studying the physiology of the human body,
    0:49:31 in the mortality space, I don’t think I saw a single centenarian once and we processed hundreds of these death claims.
    0:49:37 I don’t think I saw a single centenarian that at the time of death did not have clinically elevated levels of LDL cholesterol.
    0:49:51 So Beggs, the question is simply having high LDL cholesterol on marker for longevity or is it a marker for cardiovascular disease that needs to be intervened with a chemical or a synthetic.
    0:50:00 And these corticosteroids that people are put on, you know, very often they’re any inflammatory in the beginning, but then they eat the joint like a termite.
    0:50:17 And so these were resulting in voluminous amounts of joint replacements so accurately that we were able to predict that the course of some of these medications would result in the joint replacement in roughly six years.
    0:50:23 And so we would artificially advance people’s age six years and we would actually schedule the joint replacement for them.
    0:50:28 And then we would reduce what’s called their ambulatory profile, how well they ambulated, how well they moved.
    0:50:33 And as we reduced their mobility, we could bring in all of these diseases that exacerbated with reduced mobility.
    0:50:36 And in my mind, I’m just watching all this happen.
    0:50:42 I wanted to call these people and say I’m not qualified to do that because I’m not licensed to practice medicine,
    0:50:49 but I wanted to call them and just say, “Mrs. Jones, stop taking the corticosteroid. Start supplementing with vitamin D3. Get your B12 level to here.
    0:50:55 Let’s fix your hormones because this is killing your red blood cell count and this is what’s leading you to be so exhausted.”
    0:51:07 And no one was looking at these basic nutrient deficiencies that we would see run in blood work that would cause all of these diseases to exacerbate.
    0:51:14 And people were succumbing much earlier to death or to the loss of their health span.
    0:51:18 How many records do you think you saw in your time? Where you saw the full picture?
    0:51:22 I would be working on two or three of these, four of these cases at a time.
    0:51:27 Some were shorter cases, some were longer cases, thousands. I mean, thousands.
    0:51:34 And in the tail end of my career, I started to manipulate the record artificially just to see what would happen to the life expectancy.
    0:51:41 I would never submit that as a report, but I would say, “What if I fixed the anemia? What if I actually just corrected the D3 deficiency?
    0:51:52 What if I was able to take out the prediabetic condition or reduce their hemoglobin A1c and you would see the life expectancy jump?”
    0:52:00 And so these are modifiable risk factors and I think how many times I would be reading a medical record and I go, “What? I know what this is going to happen.
    0:52:04 This is just going to get worse because this patient has anemia.
    0:52:11 The classic treatment for some anemias is folic acid B12 and iron and they would give them folic acid B12 and iron and it wouldn’t correct.
    0:52:15 And they would give them folic acid B12 and iron and they wouldn’t correct, folic acid B12 and iron wouldn’t correct.
    0:52:19 And they wouldn’t realize that that person can’t process folic acid.
    0:52:27 If they gave them methylfolate, methylcobalamin and iron visglycinate, the anemia would correct.
    0:52:31 But these are all sort of symptoms of further upstream issues, right?
    0:52:39 Like a decision that someone has made in their life, typically, that has caused them to develop these conditions which far down the stream,
    0:52:45 like the tree you talked about with the bad leaf, doctors then point at the leaf and go, “We need to fix the leaf.”
    0:52:47 But it’s down in the roots somewhere.
    0:52:56 So what are the societal and individual level things that we can be doing to prevent us even getting these chronic diseases?
    0:52:58 Like the simple, simple things.
    0:53:01 I’ll tell you the simplest thing that we can do.
    0:53:07 First, we should think about having an invisible fence around us, right?
    0:53:08 Like a little force field.
    0:53:11 And we should filter things before they make it to the temple.
    0:53:17 Because either we can filter things for the temple or we can let the temple be the filter.
    0:53:24 So you can drink tap water and if you drink tap water, your body will filter out the fluoride, the chlorine, the microplastics, the pharmaceuticals.
    0:53:27 Or you can filter your water before you drink it, right?
    0:53:30 And take one toxic load off your body.
    0:53:37 So what I would say is probably five things that I would permit to doing on a regular basis.
    0:53:43 Number one is upon waking, I would drink a mineralized water.
    0:53:49 I would take 10 ounces of water and I would add either a Celtic sea salt or a Baja gold salt to my water.
    0:53:55 The reason for that is that most of us are deficient in some or several of the trace minerals in our body.
    0:53:59 The boring ones, boron, manganese, molybdenum, selenium.
    0:54:01 And stir it up and just whack it back.
    0:54:02 The second thing I would do is…
    0:54:04 Wait, you’re not talking about table salt here?
    0:54:06 No, no, no, not sodium chloride.
    0:54:08 No, I’m talking about Baja gold sea salt.
    0:54:14 That’s probably the best salt that you can put in the human body because it has all 91 trace minerals.
    0:54:20 It’s tested down to 250 parts per billion from microplastics and glyphosates.
    0:54:23 Only about 75% of that sodium crystal is actually sodium.
    0:54:25 The rest of them is all of these trace minerals.
    0:54:29 You can get very close to that with Celtic salt, right?
    0:54:32 And if you can’t get Celtic salt, then you could move to a pink Himalayan sea salt.
    0:54:38 The problem with pink Himalayan sea salt recently is that a lot of it has heavy metals because it’s coming out of China.
    0:54:44 So I would say that best salt is Baja gold. A great salt is Celtic salt.
    0:54:49 And a decent salt is pink Himalayan sea salt. Forget table salt.
    0:54:51 I would just get that permanently out of your life.
    0:54:53 Okay, so number one, I have my Baja salt.
    0:54:55 Mineralize. Mineralize.
    0:55:06 And then number two, I would take a DHEA/EPA fish oil supplement or a fatty acid supplement with DHEA or EPA oil.
    0:55:11 I would take an MCT oil. I would take a fatty acid oil in the morning.
    0:55:12 An Omega supplement.
    0:55:13 An Omega.
    0:55:14 Omega 3.
    0:55:15 An Omega 3 supplement.
    0:55:19 And then I would develop a morning routine that included the basics for Mother Nature.
    0:55:23 Sunlight, grounding, breath work, cold shower.
    0:55:26 Okay, so I want to zoom in here on grounding.
    0:55:29 I’m a huge fan of grounding.
    0:55:30 My girlfriend grounds.
    0:55:32 And again, listen, my girlfriend’s much smarter than I am.
    0:55:35 It transpires because everything she says, I think I said this to you last time,
    0:55:40 everything she says to me, eventually I see her with like a neuroscientist a year later and turns out she was absolutely right.
    0:55:46 And I thought she was a little bit cuckoo for thinking that getting outside in the morning and putting her feet on the ground were at all beneficial.
    0:55:49 But I’ve been told time and time again it is.
    0:55:52 What is grounding and why does it help?
    0:55:55 So we get three things from Mother Nature, right?
    0:55:59 We get magnetism from the earth, we get oxygen from the air, we get light from the sun.
    0:56:02 The further we get away from those things, the sicker we become.
    0:56:03 Really?
    0:56:04 Yes.
    0:56:05 The magnetism piece.
    0:56:08 It sounds like a spiritual cuckoo stuff.
    0:56:16 Yeah, I mean, probably 10,000 years ago, they probably felt the same thing about gravity, you know, but the earth has a low gouse current, right?
    0:56:19 I mean, we were meant to spend 85% of our time outside.
    0:56:22 We spend 97% of our time indoors now.
    0:56:24 The truth is, most of us are not getting enough sun.
    0:56:25 We’re not getting too much sun.
    0:56:27 We’re not getting enough sun.
    0:56:36 And, you know, because of the way we eat and seed oils and everything that are that are oxidizing in our skin, our cancer rates are exploding.
    0:56:39 But not because of our sun exposures, because of our diet.
    0:56:40 We can talk about that later.
    0:56:46 But when you touch the surface of the earth, when bare feet touch bare soil, grass, sand, we discharge into the earth.
    0:56:49 And by that, I mean, you actually change the polarity in the body.
    0:56:51 And this is measurable.
    0:56:57 In fact, if you want to do a little experiment, find somebody that has a microscope, a basic microscope and get a slide.
    0:57:04 And just take a prick, prick your finger and take a drop of your blood and put it on that slide, spin it around and look at it under the microscope.
    0:57:06 I think I have a video of this on my Instagram.
    0:57:12 And what you’ll see when you look at your blood in real time is you’ll see most of your red blood cells are stuck together and clumped up.
    0:57:15 Not clotted, but they’re attracted to each other.
    0:57:17 Because when cells have the same charge, they repel.
    0:57:23 When they repel, it increases the amount of surface area that that cell has to contact the outside environment.
    0:57:25 So now it can exchange waste.
    0:57:29 It can eliminate waste to toxify, repair, can regenerate.
    0:57:35 So imagine that you have bloodstream full of red blood cells and they start to get opposite charges.
    0:57:36 So they attract.
    0:57:38 And when they attract, they touch.
    0:57:43 And everywhere that they touch, that cell loses surface area to exchange with the outside environment.
    0:57:48 When you touch the surface of the earth for a few minutes, you will repolarize those.
    0:57:52 Prick your finger 10 minutes after you come inside, put it back on that same slide.
    0:57:53 Look at your blood.
    0:57:57 It’s going to look like eggs slithering around in a bowl of oil.
    0:58:03 They will bump into each other and they’ll be sliding around, but they will not be clumped together and stuck.
    0:58:04 So what’s going on then?
    0:58:07 There must be what coming through my feet, the charge coming through my feet.
    0:58:13 Yeah. So you’re actually discharging into the earth, you know, you’re exchanging ions, it’s a low Gauss current.
    0:58:18 So like a magnet, you’re exchanging ions with the earth and you’re discharging, you’re grounding.
    0:58:21 What if I live on the ground floor, do I still have to go outside?
    0:58:24 Yes, you got to touch bare dirt, soil, grass, sand.
    0:58:29 Why can’t I, if I live on the ground floor, why doesn’t the floor in the lower floor of the house?
    0:58:32 Because that insulates you from the earth’s magnetic field.
    0:58:37 It’s usually steel, concrete, wood, there’s other barriers, tile, asphalt.
    0:58:41 There are things that actually prevent you from actually contacting the surface of the earth.
    0:58:45 You know, there are grounding mattresses that you plug into the ground wire.
    0:58:54 And then that ground wire, if you look at how, you know, grounding a circuit occurs, at some point is running directly into the ground.
    0:59:01 There will be a pole in the ground that is connected usually by copper to that wire and connected to your outlet to ground that outlet.
    0:59:04 Can’t I just get some kind of mat that has the same charge?
    0:59:06 Yes, you could get a PEMF mat.
    0:59:12 But again, you know, one of the things I get a lot of flak of is saying that you have to buy all this expensive equipment.
    0:59:13 So there’s two ways to do it.
    0:59:18 You can buy a pulse-electro-magnetic field mat, a PEMF mat, I have one.
    0:59:20 They cost about five grand.
    0:59:23 So if you’ve got five grand lying around, it’s one of the best investments you can make.
    0:59:29 You put it in your bed, you go to sleep on it, you run it, you run a low-gouse current at night, it will help get you into a deep sleep.
    0:59:31 You’ll wake up alkaline every morning.
    0:59:38 It will push the electrosmog right out of your body because PEMF gets rid of electrosmog, 5G, Wi-Fi.
    0:59:40 When you say you wake up alkaline every morning?
    0:59:45 So when you change the pH of the blood, it’s a pretty narrow range.
    0:59:48 It’s about 5/10 of a point, it’s about half a point.
    0:59:54 And it’s a complete fallacy that you can change the pH of the blood by drinking alkaline water.
    0:59:58 Alkaline water will not actually change the pH of your blood.
    1:00:03 If you want to change the pH of your blood, amongst other things, you apply a low-gouse current.
    1:00:06 pH stands for potential hydrogen, it’s a charge.
    1:00:13 And so by running a low-gouse current through the body or touching the surface of the earth, you actually can move the pH of the blood slightly.
    1:00:16 An alkaline state is a disease-free state.
    1:00:19 The more acidic we get, the sicker we become.
    1:00:29 And so if we want to move the pH of the blood slightly, if we want to wake up alkaline, if we want to run a low-gouse current through our body,
    1:00:32 we can either touch the surface of the earth or we’ll buy a PEMF mat.
    1:00:36 So they’ve done tests where someone lays on a PEMF mat for a certain amount of time.
    1:00:39 They then do a blood test and they find that their blood is more alkaline.
    1:00:47 Yes, and that separation of blood cells you can see instantly on getting off of a PEMF mat.
    1:00:58 I’ve got videos of me doing this to my production manager in my house, breaking his finger, putting it on the slide, putting it on the PEMF and actually looking at it afterwards.
    1:01:00 The second thing I would do is I would learn to do breath work.
    1:01:08 I use something called a hypermax, which is based on Dr. Van Arden and Dr. Otto Warburg’s Nobel Prize-winning work.
    1:01:13 And that is the, it’s called multi-step oxygen therapy, where you actually take an oxygen concentrator,
    1:01:21 a bag full of 900 liters of 95%O2, and you actually just breathe that 95%O2 for 10 to 12 minutes while you’re active on a treadmill.
    1:01:30 But if you don’t want to have an EWAT, exercise with oxygen therapy machine, you can learn to do breath work, engage the auxiliary muscles of respiration,
    1:01:34 get oxygen down into the lobes of your lungs and out of the apex of your lungs.
    1:01:42 One of the articles that I quoted that turned out not to be a study, and I still can’t find the reference for it, was that after age 35,
    1:01:46 90% of people will never sprint again.
    1:01:54 And again, I haven’t been able to find if that came from a clinical study or if it was an article, but whether or not that’s true,
    1:02:00 the vast majority of people stop engaging their auxiliary muscles of respiration.
    1:02:08 You know, really exercising our diaphragm, using the intercostal muscles between our ribs, pushing air down into lobes of our body.
    1:02:15 And as our posture collapses and our CO2 rises, you know, if you think about the expired air in your body from the tip of your nose and the tip of your mouth,
    1:02:22 all the way down your esophagus, out your bronchioles, into the farthest reaches of your lungs, that’s all expired air.
    1:02:29 Until you get the oxygen all the way down and out to the edges of the lung, you’re not getting oxygen into the bloodstream.
    1:02:33 So as we age and our posture collapses, our respiratory rate gets more and more shallow.
    1:02:38 We’re essentially hyperventilating carbon dioxide, right, and which is accelerating aging.
    1:02:43 I mean, aging is — the presence of oxygen is the absence of disease.
    1:02:49 And so by just learning how to do breath work — so one, I would ground, two, I would learn to do breath work.
    1:02:51 I do a Wim Hof style of breath work.
    1:02:55 I do three rounds of 30 breaths with an extended breath hold every single morning.
    1:03:01 It is the one thing that I never, ever, ever, ever miss.
    1:03:02 Why?
    1:03:03 Ever.
    1:03:07 Because I make little promises to myself and I try to keep them.
    1:03:15 And I find that I lose confidence in myself when I consistently break really small promises to myself.
    1:03:18 And I think a lot of people do this.
    1:03:21 And our bodies crave consistency.
    1:03:22 And so —
    1:03:24 You lose confidence in yourself?
    1:03:30 You say, “You know, I’m going to go to bed at 10.30 tonight and you go to bed at 1 a.m.”
    1:03:36 And then you say, “I’m going to work out first thing in the morning and you actually don’t work out.”
    1:03:39 Or you get up in the morning and you say, “I listened to that podcast.
    1:03:40 I’m going to do what Gary said.
    1:03:43 I’m going to ground and get some sunlight and I’m going to do some breath work.”
    1:03:44 And then you actually don’t do it.
    1:03:47 So the little internal promises that you make to yourself.
    1:03:52 And I feel like a lot of people break these little promises to themselves.
    1:03:55 I believe they’re not making them to their spouse or to their kids or to their partners.
    1:03:59 They’re not the big promises that everybody knows about.
    1:04:04 And I think it nibbles away at our self-confidence and our own ability to trust ourselves.
    1:04:07 And so I am a morning routine.
    1:04:09 I’m very consistent with it.
    1:04:15 But the one thing that is portable for me is the ability to get outside and ground and do breath work.
    1:04:18 And I never, ever, ever miss.
    1:04:22 I can’t even tell you how many years I’ve gone without missing a single morning of breath work.
    1:04:26 The other thing that it does for me because, you know, human beings crave consistency.
    1:04:30 So if within 30 minutes of waking every day, no matter what time zone you’re in,
    1:04:35 you’re doing three rounds of 30 breaths, your body begins to zero in on that
    1:04:38 and it begins to understand that that’s the morning.
    1:04:40 This is go time.
    1:04:42 And so simple to do.
    1:04:43 You know, when I’m here, I wake up.
    1:04:46 I might be at a different time because I’m usually on the East Coast.
    1:04:49 So I wake up earlier here, but I go, I open the door.
    1:04:51 I go out on the balcony, I sit on the chair.
    1:04:52 It’s nice and cool outside.
    1:04:56 I face the sun and I do three rounds of 30 breaths every single day.
    1:05:01 My partner brought me one of those big red light panels for Christmas.
    1:05:02 It was my Christmas present.
    1:05:06 And funnily enough, guess what my Christmas present to her was as well.
    1:05:07 The fucking roof.
    1:05:08 Yeah.
    1:05:09 You get a bed or do you get the panels?
    1:05:10 The panels.
    1:05:11 It was so funny.
    1:05:12 Would you get like juvexo?
    1:05:13 I have no idea.
    1:05:14 What’d you get? Okay.
    1:05:15 I have no idea the brand.
    1:05:16 But she brought me one.
    1:05:17 It’s like a small one.
    1:05:19 And then I was like, babe, open your present.
    1:05:23 And then I opened, she opened hers and hers was like a big one.
    1:05:25 She’s like literally half the size of me.
    1:05:26 So it’s quite, so we swapped.
    1:05:28 But we now both use it.
    1:05:29 It’s a bit of a routine in the morning.
    1:05:30 We wake up.
    1:05:31 Amazing.
    1:05:32 We go and sit down by it.
    1:05:35 And I’m not really sure what it’s doing.
    1:05:37 I’ve just heard a lot of positive things.
    1:05:39 I’ve done a little bit of my own research on it.
    1:05:41 And how to use it to make sure I’m not like killing myself somehow.
    1:05:46 But what is it doing and why should everyone consider getting one?
    1:05:49 So it’s, it’s referred to in the literature.
    1:05:51 It’s photobiomodulation, photobiomodulation.
    1:05:57 So if you want to look up any of the clinical studies, put photobiomodulation and then put
    1:06:03 and dementia and Alzheimer’s and skin and inflammation and the studies will come up.
    1:06:09 But basically different nanometers of light have different effects in the body.
    1:06:17 And so they are well researched and publicized to reduce inflammation,
    1:06:20 increase microvascular circulation.
    1:06:24 So the smallest of the capillaries in our body are affected by light.
    1:06:29 They have a very specific effect in the mitochondria, the powerhouse of the cell.
    1:06:32 So if you actually went through the wall of a cell and into the cytoplasm and found the
    1:06:34 mitochondria and you went into the mitochondria,
    1:06:37 you’d see that there’s a motor in there that’s spinning around.
    1:06:39 It’s called the Krebs cycle.
    1:06:44 And this motor, when it spits out energy called ATP, you know,
    1:06:48 essentially it has two choices every time it makes a revolution, right?
    1:06:52 It can either create two units of energy or it creates 36 units of energy.
    1:06:57 It’s either 16 times more efficient or 16 times less efficient.
    1:07:01 And what determines that is whether or not oxygen enters that cycle.
    1:07:05 So one of the things that red light does is it goes through the wall of the mitochondria
    1:07:11 and it kicks out a gas called mitochondrial nitric oxide and forces oxygen to dock.
    1:07:14 So when you get into a red light therapy bed or use red light therapy panels,
    1:07:18 one of the things that’s happening is you’re essentially forcing oxygen into the mitochondria.
    1:07:23 You’re forcing the oxygen to use mitochondria and release a gas called mitochondrial nitric oxide.
    1:07:25 This is also measurable, by the way.
    1:07:27 You can get saliva nitric oxide strips.
    1:07:30 You can put it in your mouth and before you got in a red light therapy bed,
    1:07:37 you could look at the amount of nitric oxide in your saliva and you’d see it’s like a pale kind of yellowish pink.
    1:07:40 Then you get one of those red light therapy beds for 20 minutes.
    1:07:45 And about 10 minutes after you get out, test it again, you’ll see that your nitric oxide levels are through the roof.
    1:07:50 That’s a positive sign that the mitochondria has thrown this gas out and brought oxygen in.
    1:07:56 And it’s to imagine what happens in a cell when you give it 16 times the amount of energy.
    1:08:04 So imagine upstaging trillions of cells to allow them to eliminate waste repair to toxify, regenerate, just by using light.
    1:08:08 It also has a very positive effect on collagen, elastin, fibrin.
    1:08:13 It’s known to improve angiogenesis, the new blood vessel formation.
    1:08:22 I was on the Joe Rogan’s podcast a few months ago and he ended up buying one of these red light beds from me.
    1:08:29 And we installed it in his house and he told me about four or five weeks ago that he’s no longer wearing readers anymore.
    1:08:35 His eyesight has improved that much and he said he’s starting to really notice the changes in his skin.
    1:08:38 So photobiomodulation is very real and it absolutely works.
    1:08:44 But without people having to think that they have to spend that kind of money on a red light therapy bed,
    1:08:49 you can also just expose your skin to sunlight, especially during first light, the first 45 minutes of the day.
    1:08:53 When there’s no UVA, there’s no UVB, there’s high amounts of healthy blue light.
    1:08:56 You can still generate vitamin D3.
    1:08:58 Let me just run that back so I’m clear.
    1:09:07 On the point about Rogan’s eyesight, I was looking through some research about the impact of red light on eyesight and it said that it’s good for eyesight.
    1:09:09 Incredibly good for eyesight.
    1:09:12 Because I was wondering whether I should be looking at this thing while it’s on.
    1:09:13 Yes.
    1:09:17 And then I went online, googled it, had a image around and it said you can look at it, you can stare at it.
    1:09:18 You can.
    1:09:21 Because remember, there’s no UVA, there’s no UVB.
    1:09:27 And some of the marginal information that comes out about red light being damaging to you,
    1:09:31 you have to remember that red light is a spectrum, infrared, for example, is a spectrum.
    1:09:39 Most red light therapy beds run from 600 nanometers to about 1,000 nanometers, wavelength of light.
    1:09:47 As you get above that, you’re in the infrared spectrum, but you’re going all the way to 1,100, maybe even above.
    1:09:52 So in other words, when you say infrared light, this is a non-visible spectrum of light.
    1:09:56 But there’s a broad number of wavelengths, right?
    1:10:03 So an infrared red light bed will have infrared light, but it will be very low in the spectrum.
    1:10:05 So it doesn’t create heat.
    1:10:08 It doesn’t excite a chromophore that creates vibration and makes you sweat.
    1:10:12 When you get an infrared sauna, you’re getting very high into those wavelengths.
    1:10:19 You’re exciting in different chromophore in the body and you’re water to be specific, and it vibrates and creates heat and you start to sweat.
    1:10:24 So you don’t sweat in a red light therapy bed, even though it’s infrared, low in the spectrum.
    1:10:31 But you do sweat in infrared sauna, even though it’s infrared light, it’s high in the spectrum.
    1:10:39 So the infrared light and the red light that comes from red light beds and red light panels and face masks, it’s incredibly beneficial for you.
    1:10:47 I mean, I would be scared to even tell you all the positive outcomes that we see in people that regularly use red light therapy,
    1:10:58 because you can’t really make medical claims around them, but I can tell you firsthand that we have seen just astounding things that people would probably consider miracles with red light therapy.
    1:11:00 You mentioned the first 45 minutes of sunlight.
    1:11:01 First light?
    1:11:11 Because I’m trying to figure out the sort of evolutionary backstory to red light and where it came from in nature and why it was good for us as humans and why we’ve lost it.
    1:11:12 Those are the three sort of questions.
    1:11:14 Well, we’re really photovoltaic beings.
    1:11:17 I mean, we’re very tied to the circadian cycle of the sun.
    1:11:21 I mean, light causes the body to behave in very special ways.
    1:11:28 I mean, you know, you probably heard that getting first light can actually reset your circadian cycle and do more for you to sleep that night.
    1:11:31 Then probably just about any other sleep habit.
    1:11:37 So your sleep routine really starts with your morning routine and it has an effect on cortisol receptors.
    1:11:40 It has effect on dopamine, I mean, on melatonin receptors.
    1:11:43 Remember, cortisol is a hormone that responds to light.
    1:11:52 I mean, when our eyes are closed and light is passing through our eyelids, it has a tendency to raise our cortisol levels, which is why they tell you not to use blue light at night.
    1:11:57 You’re stimulating cortisol and you’re stimulating a waking hormone when you’re actually trying to go to sleep.
    1:12:03 So by getting first light, you’re telling the body that it’s morning.
    1:12:11 You know, you’re raising cortisol, you’re down-regulating your melatonin receptors, you’re getting healthy blue light into your eyes, you’re getting healthy light onto your skin.
    1:12:16 There’s no UVA, there’s no UVB, none of the damaging rays of the sun.
    1:12:24 And in 15 or 20 minutes, if you stack them all together, you can ground, do breath work and get sunlight.
    1:12:26 I mean, just try it for seven days.
    1:12:30 What if I have the red light at night time? Is that going to check my body into thinking it’s the morning?
    1:12:36 No, the red light won’t do that. It’s completely different. It’s not the blue light spectrum that we’re talking about.
    1:12:38 So I can have red light at any time?
    1:12:41 You can have red light at any time. In fact, red light, I find it very relaxing.
    1:12:45 I sometimes will do my red light bed right before bed, sleep like a baby.
    1:12:48 We’ve been doing that as well at home, so I was just checking.
    1:12:51 I did Google to see if it was something that would wake me up.
    1:12:59 I know you’re right. Blue light is the thing that wakes us. A bit of a tangent, but I just saw you have a gulp of that water.
    1:13:01 What is in that water?
    1:13:02 Hydrogen water.
    1:13:04 Why hydrogen water?
    1:13:11 This is a little hydrogen generator again. I don’t know if you can still see that, but there’s what it’s doing.
    1:13:12 There’s a little–
    1:13:13 Pick it up and you’ll be able to see in the camera.
    1:13:19 There’s a little electrolysis pump down there, and it’s basically adding hydrogen gas to the water.
    1:13:23 There’s not much left in there, but if you fill it with water, you can see that.
    1:13:25 I mean, it is fascinating.
    1:13:29 I am so convinced that hydrogen water is the best water that you can put in the human body.
    1:13:37 And there’s a website called hydrogenstudies.com that has about 1,350 studies on the site.
    1:13:39 You can go to hydrogenstudies.com.
    1:13:45 When you get to that site, you can actually search by human clinical trials or animal clinical trials.
    1:13:54 You can sort out and look at human clinical trials and look at all of the ways that hydrogen gas is used in therapeutic treatments,
    1:13:59 reducing inflammation, improving the absorption of supplements, improving athletic performance,
    1:14:05 addressing delayed onset and muscle soreness, and reducing neural inflammation.
    1:14:12 I mean, there are so many clinical trials proving the efficacy of hydrogen gas in the body.
    1:14:16 People do hydrogen gas through a nasal cannulus, through ear cannulus, through eye cannulus,
    1:14:18 as you can breathe hydrogen gas.
    1:14:23 But by drinking hydrogen water, you have a very positive effect on inflammation in the body.
    1:14:26 When you pump the hydrogen into that, doesn’t it just come out of the top?
    1:14:29 No, it’s sealed, so it’s under pressure.
    1:14:31 So what it does is it forces the gas back into the liquid.
    1:14:32 Okay.
    1:14:37 And so the liquid actually has a high part per million concentration of hydrogen gas.
    1:14:39 The colder the liquid, the more gas you can dissolve.
    1:14:43 So it takes about five hours for it to dissipate from that.
    1:14:46 Some people use hydrogen H2 tablets.
    1:14:52 I just use this hydrogen bottle and I take it literally everywhere I go.
    1:14:54 I notice when I don’t have it.
    1:14:58 How many of you started thinking about your long-term health when you hit 30?
    1:15:01 For me, this was a wake-up moment of me thinking to myself,
    1:15:04 “Okay, I probably need to start paying a little bit more attention now.”
    1:15:10 I already felt a change in myself when I hit 30 with things like my metabolism, my energy levels.
    1:15:12 So this year is no different.
    1:15:17 Zoe, which is a company I’ve invested in, but also a company that are a sponsor of this podcast,
    1:15:23 helps me to make smarter food choices all based on their world-leading science and my own test results.
    1:15:28 If I’m ordering food, I know how to make my takeaway so much smarter by adding things like
    1:15:32 a side of vegetables to eat first or choosing the option with the most fiber.
    1:15:34 Zoe helps me to make that choice.
    1:15:36 It guides me and coaches me.
    1:15:39 It’s my personalized nutrition coach that I have on me 24/7.
    1:15:43 And to help you start your Zoe journey and start making smarter food choices,
    1:15:46 I’m giving you guys 10% off when you join Zoe now.
    1:15:51 All you’ve got to do is use code “CEO10” at the checkout when you sign up.
    1:15:54 Enjoy and let me know how you get on.
    1:16:00 One of the subjects that’s been really sort of pertinent in culture at the moment is this subject of a zempec.
    1:16:04 You know, since we spoke, it’s got even more popular and it’s everywhere.
    1:16:11 I looked yesterday at the company that make a zempec and I believe if my Apple stock app wasn’t deceiving me,
    1:16:13 the company is worth trillions now.
    1:16:14 Oh, I’m sure.
    1:16:15 Yeah, a zempec.
    1:16:19 So a zempec is a peptide called semaglotide.
    1:16:21 It’s a GLP1 inhibitor.
    1:16:27 There’s another one called tersepotide, which actually did better in side-by-side clinical trials than semaglotide.
    1:16:32 That’s the Wagovi version or the Manjaro version.
    1:16:35 Semaglotide I think is a zempec and Wagovi.
    1:16:43 But these are great for people that are type 2 diabetics or that are morbidly obese
    1:16:54 and have issues with cravings that have either diabetes or significant obesity.
    1:16:57 I think that they’ve become drugs for vanity.
    1:17:03 And what people are realizing now is all of the issues with gastric emptying, paralytic gut.
    1:17:06 The fact that when you start to–
    1:17:07 Paralytic gut.
    1:17:10 Paralytic gut, which is where you actually get paralysis in the gut.
    1:17:13 Because one of the things that they slow is gastric emptying.
    1:17:19 And so if you slow the rate of gastric emptying, very often contents can putrefy in the gut.
    1:17:23 And it’s not that I’m totally against these peptides.
    1:17:26 If you use these peptides, you have to be in a weight training program.
    1:17:32 So you have to be doing resistance training because a third of the weight that you lose,
    1:17:38 as much as half of the weight that you lose in some of the studies, is lean body mass.
    1:17:41 So if you’re taking a semaglotide or terzepotide,
    1:17:44 then you want to make sure that you’re also on a–
    1:17:49 our clinical team would put you on a peptide, a growth hormone peptide,
    1:17:53 like surmoralin, hypermoralin to muscle protect,
    1:17:57 and then also make sure that you’re on a good strength training regimen.
    1:18:01 Because just taking these, you don’t get the spot removed fat.
    1:18:07 And so what happens is you start to aggressively mobilize and metabolize fat very often from the cheeks and from the face.
    1:18:11 And people are getting semaglotide face or what-govy face they’re saying now,
    1:18:16 where like their cheeks get really sunken in, their eyes, the fat pads beneath their eyes are metabolized.
    1:18:19 Their eyes start to look like they’re sunken in.
    1:18:25 So if you’re morbidly obese or have a significant amount of weight to lose,
    1:18:27 you struggle with cravings.
    1:18:32 You’re either severely prediabetic or you’re diabetic, and they can be life-changing.
    1:18:39 But for vanity purposes, I think there are a lot better peptides and a lot better ways to do it.
    1:18:41 What’s your life like these days?
    1:18:49 It’s amazing. I think I was telling you before I got on the show today that I feel like I’d live somebody else’s life.
    1:18:58 I really do. I can’t believe that I found something that I would otherwise do for free and somehow monetized it.
    1:19:01 And you must feel the same way.
    1:19:08 When you’re doing a podcast and your message starts to resonate, the caliber of people that it attracts.
    1:19:10 I mean, the rooms that you get to get in.
    1:19:17 And for me, I have an insatiable level of intellectual curiosity.
    1:19:19 I’m super, super curious.
    1:19:22 And the fact that I get to sit down with people like yourself,
    1:19:34 but some of the greatest minds in the world that are studying longevity, anti-aging, biohacking, cancer, mortality, sports performance,
    1:19:39 it’s just, I pinch myself, and I really do.
    1:19:41 With our privilege comes our pain.
    1:19:42 Yeah.
    1:19:45 What’s the pain?
    1:19:52 You need to be honest with me here because this is why we started this podcast many years ago.
    1:20:05 You know, for me, the pain is as I’ve become more popular, I guess, and as the message has resonated,
    1:20:13 I’ve become a little more distant from the folks that I initially sought to serve and support.
    1:20:15 I had a lot more individual reaction.
    1:20:18 I mean, interaction in the beginning.
    1:20:29 And now I just simply can’t interact with a number of people that would like me to, that actually do need me.
    1:20:40 And I’ve turned my attention to trying to train and support the training of as many qualified people as I can so we can really touch the masses.
    1:20:51 And I had no idea how much the message would resonate, and it resonated in a way that overpowered my company.
    1:20:57 And, you know, one of the worst things is kind of collapsing under the weight of your own success.
    1:21:06 And that didn’t quite happen, but, you know, the message began to resonate and there were so many people coming to take our tests
    1:21:13 and seek our services that really, really needed us, and I felt the burden of that need.
    1:21:16 We were, for a period of time, unaidable to respond.
    1:21:20 We were overwhelmed, and that turned vitriol in some cases.
    1:21:30 That’s stabilized now, but, you know, it’s kind of the, it’s kind of be careful what you ask for, because you might get it.
    1:21:34 But by the same token, I wouldn’t change a thing.
    1:21:37 I feel like the most blessed person in the world.
    1:21:40 What about the family impact, because you’ve got kids and all that?
    1:21:44 You know, that is the greatest blessing for me.
    1:21:48 My kids are landing at LAX and within a few hours.
    1:21:50 They’re in the air right now.
    1:21:54 So I’ve got three children, and the oldest two work for me full-time.
    1:21:57 And my daughter just graduated from nursing school.
    1:21:59 She’s starting her PhD in nursing.
    1:22:06 My son’s about 14 weeks behind her, so they’re both going for their PhDs in nursing, so they’ll both have their doctorate in nursing.
    1:22:17 And that is the greatest blessing in life is when you see that your kids have a passion,
    1:22:21 because I feel like you can teach your kids anything, but you can’t give them a passion.
    1:22:34 And the fact that they think enough about me and what I’m doing to want to follow in my footsteps is that is beyond anything I can even put into words.
    1:22:43 Because I travel with my kids, I see clients with my kids, and my wife is also in the business.
    1:22:47 And I think the pace of our life would be a lot more difficult if I didn’t have my family around.
    1:22:54 I saw Dr. Peter Atia talking on a podcast once and I’m paraphrasing, so I don’t know if I’m getting it right.
    1:22:58 But he said, “You get 19 years with your kids.
    1:23:05 The first 18 is from when they’re born to when they’re 18 years old, and then they’re gone.
    1:23:11 The last year is spread out over the entirety of the rest of their lifetime.”
    1:23:20 And I thought how sad, because I spend more time with my kids now than I did almost since the day they were born.
    1:23:25 And they’re just becoming these adults that really inspire me.
    1:23:32 And so I think that of all the blessings that God has given me, that’s the biggest one.
    1:23:37 There are a couple of other things that I was really curious about when I know I was going to speak to you today.
    1:23:41 One of them was kind of what we were talking about there with your family, which is just like the role of community.
    1:23:45 We’re clearly in a bit of a loneliness epidemic.
    1:23:51 Well, we knew in the life expectancy space, and this is a material fact,
    1:23:58 that if you wanted to cut somebody’s life expectancy in half at any age, put them in isolation.
    1:24:02 So if you put a human being in isolation, you will cut their life expectancy in half.
    1:24:04 How could you see that in the data?
    1:24:12 Because there was something we called a broken heart syndrome or caregiver syndrome, and it’s well documented in the elderly.
    1:24:20 You know, when you have a companion that you’ve been with for 40 or 50 or 60 years,
    1:24:25 and that companion passes very shortly thereafter, the second companion goes.
    1:24:29 I always thought that was a myth, like a nice tale of heartbreak and love.
    1:24:35 What we call the broken heart syndrome was nothing to do with a broken heart, but I mean the emotional state,
    1:24:38 I mean the frequency and their body changes.
    1:24:42 And when this surrenders, this surrenders.
    1:24:43 The mind and the body.
    1:24:45 When the mind surrenders, the body surrenders.
    1:24:53 There’s a lot of emerging body of evidence that’s actually putting some science behind the theory that emotions can make us sick.
    1:25:01 And I think everyone believes that and that stress can actually lead to pathology and lead to disease.
    1:25:07 But so you know that when we isolate human beings, it’s hard to completely isolate them,
    1:25:12 but we know when we isolate human beings that it has a dramatic effect on life expectancy.
    1:25:21 Some of the worst science and research that we do is when we study components of the body or cells from the human body in isolation.
    1:25:25 When you put a cell out and you put it in a petri dish and you look how it behaves in vitro,
    1:25:31 and then you assume when you put that cell back into the body that it’s going to behave that way because cells exist in communities too.
    1:25:33 They exchange with their outside environment.
    1:25:34 They eliminate waste.
    1:25:35 They repair.
    1:25:36 They detoxify.
    1:25:39 They’re a very active community.
    1:25:46 And so, you know, the impact of community has a meaning all the way down to a cellular level.
    1:25:48 They do animal studies on this kind of thing, right?
    1:25:49 Oh yeah, no question.
    1:25:51 On loneliness and isolation.
    1:25:53 On loneliness and isolation.
    1:25:57 And it has a dramatic effect on life expectancy.
    1:26:05 It’s been a while since I’ve read an animal study, but we knew that isolation had a dramatic effect on mortality.
    1:26:11 So if when a loved one got moved into an assisted care living facility,
    1:26:22 or we looked at the proximity of family members to a mother or a father that had just lost a grandmother or grandfather that had just lost one or the other spouse,
    1:26:30 and you knew that the family wasn’t going to visit frequently and that now that person was in isolation.
    1:26:38 And I mean isolation, not completely isolated, but they were isolated from daily activity that had dramatic effect on life expectancy.
    1:26:41 So it was a co-morbidity factor that we used.
    1:26:46 And mainly in the elderly, but it would happen in younger ages as well.
    1:26:50 So I think the community is increasingly important.
    1:26:55 For me, you know, I remember when I sold my company, my partner, Grant Cardone, at the time, told me,
    1:26:58 he said, “Your sphere is about to get a lot smaller.”
    1:27:01 And I was like, “That doesn’t make sense.
    1:27:04 My sphere is about to get a lot larger.”
    1:27:05 And it was true.
    1:27:06 What he said was very true.
    1:27:12 You know, I spend the majority of my time with my kids.
    1:27:14 They’re working for me full time.
    1:27:15 We travel together.
    1:27:17 We see clients together.
    1:27:19 We’re in the hunt together.
    1:27:21 They’re big supporters of the business.
    1:27:23 They caught the bug there in school together.
    1:27:25 You know, my youngest still lives with me.
    1:27:35 So my circle has gotten so much smaller, even though you see me out there with like Dana White and, you know, and celebrities and athletes.
    1:27:37 And those are the flash bulb moments.
    1:27:47 But in my day to day and week to week and month to month, I’m intensely surrounded by my family and a very small team that I have a high level of trust in
    1:27:54 that is really helping me continue to be in service, you know, to the clients that I’m working with.
    1:27:58 What about retirement then in purpose and the role that plays in our longevity?
    1:28:10 It’s been a while since I used to have the VBT, the variable basic table memorized, but there is a probabilistic factor for retirement and communal interaction.
    1:28:19 And I forget exactly what the level of impact was, but we had a probabilistic model where we would use this demographic data.
    1:28:25 But there is no question that mortality accelerates post-retirement.
    1:28:31 I don’t know that I’ve dealt enough into the science to really accurately comment on it, but it must have something to do with the loss of the sense of purpose.
    1:28:42 When you look at blue zones and centenarians, you know, one of the key themes, even beyond the diet, because, you know, the diets were very different.
    1:28:46 You know, Singapore has one of the longest life expectancies on Earth, the highest amount of meat.
    1:28:59 Sardinia has very long life expectancies. They eat high amounts of bread, pasta, and flour. You know, the Mediterranean blue zones eat high amounts of oils, fish, and fats.
    1:29:06 But what was a common theme between all of them was mobility into older ages and a sense of purpose.
    1:29:15 And there was no such thing as assisted care living facilities, where assisted care was when grandma and grandpa moved back in with their kids and lived with the kids until the day that they died.
    1:29:19 And maybe her purpose was just to get vegetables that night for dinner.
    1:29:26 And grandpa’s purpose was maybe to continue to make belts for a leather smith down the road, but they had a sense of purpose.
    1:29:36 When you think back to your job in life insurance and the role that you had, is there any parts of it that you look back on now and you think about the industry that are unethical?
    1:29:40 Because you can’t reach out because of law and privacy to these people, as you’ve said.
    1:29:49 There would be a violation of a variety of different policies and stuff. But is there anything else within the practice of it that you find unethical?
    1:29:56 Just the fact that, you know, I wasn’t allowed to have any contact with the patient or the training physician.
    1:30:01 And I understand for good reason, because most of the people that are doing this work are not licensed to practice medicine.
    1:30:04 They don’t want them jumping into the practice of medicine.
    1:30:11 But when you notice things that are obvious and that maybe you know that a doctor would have appreciated that phone call.
    1:30:14 Oh my gosh, I didn’t know that she was on that other script. Thank you for calling me.
    1:30:20 I mean, it wasn’t to smirch them or take over their practice of medicine.
    1:30:26 But I really wish that the database would see the light of day.
    1:30:32 The databases that are used in predicting mortality, in my opinion, could change the face of humanity.
    1:30:38 I know why they won’t, because it would upend modern medicine in a way, in my opinion, that would be catastrophic.
    1:30:41 It would destroy their business as well, wouldn’t it? Because they need people to die, really.
    1:30:46 They do, because they don’t want to be paying out.
    1:30:53 Well, you know, annuities need people to die. Life insurance wants people to live a little bit longer.
    1:30:56 Okay. Oh yeah, because the longer they live, the more they pay.
    1:30:58 The longer they live, the more they pay.
    1:31:01 But annuities, you’ve put down a deposit basically, so they want that deposit.
    1:31:03 Guarantee being an income stream for life.
    1:31:07 Wow. So if you could kindly expire tomorrow, that would be good for me.
    1:31:09 And the same companies do both.
    1:31:10 Same companies do both.
    1:31:11 Okay.
    1:31:20 There’s something called a life insurance, life annuity contract, a lilac, where you actually put an annuity and a life insurance policy on the same life, and you can’t lose.
    1:31:23 I did a genetic test with 10x.
    1:31:24 You did?
    1:31:28 I did. And like you said, you’re not able to give me the results of my test.
    1:31:37 But I wanted to invite in Dr. Carrie Sada, who’s going to give me those results now, and she’s going to explain a little bit to me about my results and also what the test is and what it means for me.
    1:31:39 So I’m very excited to see the results.
    1:31:40 I’m excited for you to see them.
    1:31:42 Let’s get her in.
    1:31:51 A couple of days ago, I had someone come to my studio and they did a swab inside of my mouth for something called the 10x genetic methylation test, I believe.
    1:31:54 What was that test and why did I do it?
    1:31:59 You did it to look at the five major genes of methylation.
    1:32:04 So remember that if we pulled your entire genetic code, we would get a lot of non-actionable information.
    1:32:10 I could see that you have dark olive skin, you have dark eyes, you have detached earlobes, but there’s nothing you can do with that genetic information.
    1:32:13 We want genetic information that’s actionable.
    1:32:18 So while you can’t go in and fix the gene, you can very often supplement for its function.
    1:32:28 And the genes of methylation are very special because they code for the process of converting one raw material into the usable form.
    1:32:35 So in other words, we take in folic acid or its derivatives, but we convert it into a usable form called methylfolate.
    1:32:37 And so this process is called methylation.
    1:32:40 It’s the most important process that human beings go through.
    1:32:42 We do it 300 billion times a day.
    1:32:47 And when you have breaks in certain genes, this means that your body is not converted.
    1:32:52 Your body is not converting one raw material into the usable form.
    1:32:54 And this causes a deficiency.
    1:33:00 And very often it’s this deficiency that leads to some of the most common ailments that we suffer from.
    1:33:03 Dr. Carrie Sada.
    1:33:06 Hello. Thanks for having me.
    1:33:09 Could you give us a little bit of your bio and your background?
    1:33:10 Sure.
    1:33:12 My original training was surgical.
    1:33:14 It was obstetrical and gynecology.
    1:33:22 And I just found that more chronic disease was happening and people weren’t really getting better.
    1:33:29 And so my specialized training has been in functional medicine, kind of a more holistic approach.
    1:33:36 I have two master’s degrees in this and met up with Mr. Brekka.
    1:33:38 Eight years ago now.
    1:33:39 It’s been a while.
    1:33:49 And in a small room and we started up looking at these genetic tests and reasons that people were not getting better.
    1:33:53 So I’ve got my test results here, which full disclosure, I’m yet to see.
    1:33:58 So Jack over here has put them on my iPad and told me that I can swipe up and look at them.
    1:34:00 So what am I looking at here? And what does it tell me?
    1:34:04 Okay. So with your permission that we can share that, of course, because that’s important.
    1:34:06 Only if it’s good.
    1:34:10 I do want to tell you, your parents did you a solid.
    1:34:12 Yeah, they did. You won the genetic lottery.
    1:34:15 So remember that in genetics, I think people get confused.
    1:34:17 Jeans are like blueprints.
    1:34:23 So your mother writes half of that blueprint and your father writes the other half and you’re born with that.
    1:34:25 You’ll take that to your grave.
    1:34:30 So when you do have something that isn’t quite exactly what you want it to be,
    1:34:32 variant is the term that we tend to use.
    1:34:37 When that does happen, we want to find out ways to work around that.
    1:34:45 How we color code this to make it understandable is if you have kind of a normal copy and a normal copy from each parent, that’s green.
    1:34:51 And if you have one copy from a parent that is normal, but one copy that is not,
    1:34:55 we’re going to color that yellow and you have one of those.
    1:35:01 And if you have both copies are not normal, that’s red and you don’t have any of those, which is great.
    1:35:08 And the significance to that is the green genes will code 100%. You’re good to go.
    1:35:11 Yellow genes, about 40%.
    1:35:14 Red genes, 10 or less.
    1:35:20 And kind of think of it like putting spokes in a wheel and just kind of clogging it up because these genes do follow a pathway.
    1:35:22 It’s the methylation pathway.
    1:35:26 I like to think of methylation as activation.
    1:35:33 Like we talked about taking something raw, bring it in and allowing yourselves to convert it to what it can use.
    1:35:39 So if you have any glitches in the pathway, you’re not going to be as efficient.
    1:35:44 So you would want to correct for your one variant gene there.
    1:35:46 So you come in nicely with that first gene.
    1:35:48 That’s probably the most common one.
    1:35:50 And that’s the real popular one.
    1:35:52 We kind of take it next level.
    1:35:54 We follow the pathway all the way up.
    1:35:59 And the reason why this even matters is because it affects everything on you.
    1:36:01 It affects how you sleep.
    1:36:14 It affects ultimately down the road at a deeper level, how you sleep, how your thyroid functions, how your gut functions, how your moods, how you detox, especially heavy metals, how you detox.
    1:36:18 It affects your inflammation in your body, how well you can fight free radicals.
    1:36:20 Those are all important things.
    1:36:24 And that’s why this is more than just data.
    1:36:26 It’s real data.
    1:36:33 So if you do not correct your one yellow, you’re not going to be as good at doing all those things.
    1:36:37 Detoxing, fighting inflammation, your gut movement, those kinds of things.
    1:36:40 And it’s a pretty simple fix for you.
    1:36:47 If you don’t activate those nutrients, then let’s give you activated nutrients.
    1:36:53 For example, you most likely have trouble activating B12.
    1:36:57 That’s probably an issue that you are not as efficient at.
    1:37:01 Of course you do it, but you’re not as efficient at it because it wasn’t green.
    1:37:08 So you would want to therefore take the activated B12 form, the methylated B12 form.
    1:37:14 So by doing that every day, I kind of liken it to the road is broken, but you’ve built a bridge over it.
    1:37:22 So that’s how you can compensate for that gene variant or that gene break.
    1:37:24 We like to kind of lovingly call them.
    1:37:29 On my results, it says one parent passed on a gene mutation, which one was it?
    1:37:32 He wants to know who to blame.
    1:37:33 So that’s the thing.
    1:37:38 Unless you tested your parents, you’re not going to really know who gave you what.
    1:37:45 You do know that you had one that gave you a normal gene and one that gave you a variant, and that’s why it’s yellow.
    1:37:49 What else does this mean for me on a practical level?
    1:37:53 I want to know if there’s any sort of health implications that I should be aware of.
    1:37:59 So anytime you have any kind of variant in your methylation, especially in the lower pathway,
    1:38:03 you have to understand that it is going to affect it all the way up.
    1:38:11 So effects can be all the way from simple sleep issues to all the way to not being able to sleep at all.
    1:38:15 It can be mood, gut issues.
    1:38:18 But you can take it out of the loop with the supplement.
    1:38:27 Are you able to tell me about the worst sort of profile you’ve seen and the sort of real world consequences of that when all five markers of their…
    1:38:28 Are interrupted.
    1:38:32 Yeah, we’ve seen them where there’s a heavy mix of red and green.
    1:38:39 And this is where you see significant personality alterations, significant…
    1:38:48 What we would refer to as mental illness, severe ADD, ADHD, OCD, manic depression, bipolar.
    1:38:55 You see very high propensities for addiction because of the depleted level of dopamine.
    1:39:09 You see significant sleep disorders, very severe gut issues, gas, bloating, diarrhea, constipation, irritability, cramping that don’t seem to be fixable with conventional therapies or dietary changes.
    1:39:25 Those are amazing cases to watch the clinical team work with because by getting methylation right, I have seen those cases solved by our clinical team and many of those symptoms become fully remissive.
    1:39:37 And we get a lot of chances to make good people great, but when you can materially change somebody’s life by fixing those gene mutations, that’s when you’re really making an impact.
    1:39:50 There’s these five acronyms here, compt, and then it says mind, AHCY, then it says mind, MTRR, then it says upper gut, MTR, that says lower gut, that’s one that I have this yellow one on.
    1:39:56 And then there’s the motherfucker one, I shouldn’t say that, the MTHFR, which is mind and gut.
    1:40:03 These are the five sort of factors for methylation, which is really about how I process the ingredients I put in my body.
    1:40:07 And I’m guessing that these are at different stages in my body.
    1:40:18 So the ones that say mind are in my head, the one that says upper gut is sort of higher up in my gut, the one that says lower up is in my lower gut, and then this MTHFR, that says mind and gut, that’s true.
    1:40:21 And the reason is that, remember, these are sequential, right?
    1:40:25 So I always use the analogy that think of it like a sandbag pass, right?
    1:40:31 So you have a bunch of guys lined up and you have one guy that’s taking the sandbags off the truck and passing it to the next guy.
    1:40:33 And he passes it to the next guy and so on.
    1:40:41 Well, if early in that chain, he was supposed to take ten sandbags off the truck, but he dropped four.
    1:40:44 The best the rest of the line could do is six.
    1:40:53 So in other words, if an early gene like MTHFR, which is early in the methylation cycle, is impaired, it impairs the entire downstream.
    1:41:01 And if several gene snips later, you have another major gene snip, it will impair things further downstream.
    1:41:08 And so the reason why MTHFR is one of the worst to have, but the easiest to fix is because it’s the earliest in the methylation cycle.
    1:41:09 Okay, it’s first.
    1:41:10 Right? It’s first.
    1:41:17 So if that’s red, meaning both parents gave you that gene mutation, you could have consequences through the entire methylation cycle.
    1:41:19 So is that what you tend to see if someone has the…
    1:41:32 Yes, this is why if you Google consequences of MTHFR or MTHFR and miscarriages, MTHFR and ADD, MTHFR and ADHD, MTHFR and anxiety,
    1:41:41 you’re going to see hordes of articles and clinical studies linking that gene mutation to what seems like a vast myriad of consequences.
    1:41:52 Well, that vast myriad of consequences is actually related to the gene snips that are further downstream, but they’re affected because they’re not getting the raw material they need to do their job.
    1:41:59 And in my opinion, it’s one of the most overlooked things in all of modern medicine, as simple as this test is and as easily and widely available as it is.
    1:42:08 I’m surprised that more frontline clinics do not do this because people do it once in their lifetime and they supplement for deficiency.
    1:42:13 And sometimes you see miraculous changes in their life.
    1:42:24 Gary, thank you. I’m going to put these results, my results in the description of this episode below, exactly as it is here in front of me so everyone can see and the details of how I got the test done, etc.
    1:42:27 will all be available there for you guys to check out.
    1:42:33 As you know, we have a closing tradition in this podcast where the last guest leaves a question for the next guest, not knowing who they’re going to be leaving it for.
    1:42:36 And the question that has been left for you is this one.
    1:42:39 I wish I knew who your last guest was.
    1:42:52 Okay, so they said they’re quoting someone and it says, “Gundalini said, ‘Be the change that you want to see in the world.
    1:42:59 What is the change you want to see?’”
    1:43:16 “Gundalini said, ‘Be the change you want to see in the world. What is the change you want to see and how will you be it?’”
    1:43:27 Well, I want to see people live healthier, happier, longer lives, more fulfilling lives, and I will be that by continuing to get the message out.
    1:43:29 And that’s why I’m here.
    1:43:35 And that’s when I wake up anew every day and I can’t hold a candle to Gandhi.
    1:43:41 But I will spend the balance of my adult lifetime continuing to get the message out.
    1:43:42 Gary, thank you so much.
    1:43:48 Getting to know you on and off camera, you’re such a genuine, true, lovely human.
    1:43:49 Thank you.
    1:43:52 And your intentions are so clear to me and so pure.
    1:43:59 So, you know, I’ve had loads of people reach out to me since our last conversation and speak to the value that your advice has had on their lives.
    1:44:01 Thousands and thousands of people.
    1:44:02 Dude, that makes me…
    1:44:04 I mean, I looked at the last conversation.
    1:44:05 I looked at my emails around that time.
    1:44:11 I searched your name and when I say thousands, I mean, thousands and thousands of people that are reporting to have better lives,
    1:44:13 happy lives because they listen to that conversation.
    1:44:14 So awesome.
    1:44:16 They probably won’t be able to reach you.
    1:44:20 So on behalf of those people, I wanted to say thank you so much for doing what you do because it’s very important.
    1:44:21 It’s not always easy.
    1:44:22 Yeah.
    1:44:23 But, you know, it’s an occupational hazard.
    1:44:24 Yeah, it is.
    1:44:26 Putting yourself out there in the world, as I would know.
    1:44:27 So thank you so much, Gary.
    1:44:28 I appreciate your time.
    1:44:29 Super welcome.
    1:44:53 (Music)
    -Hey, bạn đang làm gì vậy? – Đang cài đặt nhiệt độ của bộ điều chỉnh nhiệt độ về 17 độ khi chúng tôi đi làm hoặc ngủ.
    Chúng tôi đang kiểm soát việc sử dụng năng lượng của mình trong mùa đông này với một số mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi đã nhận được từ FortisPC.
    Ôi, có thể tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền à? Có lẽ để mua những chiếc áo khoác mùa đông đồng bộ đó?
    Ừ, không. Chúng tôi cũng đang kiểm soát vấn đề ăn mặc đồng bộ đó.
    Khám phá những mẹo tiết kiệm năng lượng miễn phí hoặc chi phí thấp tại fortisbc.com/energysavingtips.
    – Bộ đồ quy định? – Xin đừng.
    Không ai thực sự nói cho những người lo âu biết đó là gì,
    và đó là lý do tại sao rất thường người ta không có một yếu tố cụ thể nào mà họ có thể chỉ ra.
    Vì vậy, họ đang cố gắng gán ghép nó vào môi trường bên ngoài của mình, nhưng sự thật là họ đang thiếu hụt.
    Thường xuyên, và…
    Gary Brecca.
    Anh ấy là một nhà sinh học con người.
    Đã dành 20 năm làm việc trong ngành bảo hiểm nhân thọ, dự đoán thời điểm mà người ta sẽ chết gần nhất là tháng nào.
    Và bây giờ, anh ấy đang mang sứ mệnh kéo dài tuổi thọ của bạn.
    Vài ngày trước, khi ai đó lấy mẫu trong miệng tôi, đó là bài kiểm tra gì và tại sao tôi làm điều đó?
    Bạn làm điều đó để xem liệu cha mẹ bạn có cho bạn một đột biến gen hay không.
    Và đó là một trong những điều bị bỏ qua nhiều nhất trong tất cả y học hiện đại,
    bởi vì chính sự thiếu hụt này dẫn đến một số căn bệnh phổ biến mà chúng ta phải chịu.
    Rối loạn tâm thần, ADHD, OCD, trầm cảm mạnh, lưỡng cực, rối loạn giấc ngủ, vấn đề về ruột rất nghiêm trọng.
    Ý tôi là, có rất nhiều điều dường như không thể khắc phục bằng các liệu pháp truyền thống hoặc thay đổi chế độ ăn uống,
    bởi vì rất thường, bệnh tật không xảy ra với chúng ta. Nó xảy ra bên trong chúng ta.
    Và tôi sẽ không ngừng truyền đạt thông điệp đến với công chúng,
    bởi vì tôi chỉ nghĩ về tất cả những lần tôi có thể tạo ra sự thay đổi thực sự trong cuộc sống của ai đó,
    nhưng không có cơ hội để làm điều đó và cảm thấy như tôi đang, bạn biết đấy, ngồi sau một bức tường kính dày,
    chỉ nhìn những người mù đi vào giao thông.
    Bây giờ, tôi có cơ hội để tạo ra sự khác biệt.
    Vậy những điều đơn giản mà chúng ta có thể làm để ngăn chặn việc mắc những bệnh mãn tính này là gì?
    Có năm điều mà tôi sẽ cam kết làm thường xuyên.
    Điều số một là, khi thức dậy, tôi sẽ…
    Tôi muốn mời Dr. Carrie Sada, người sẽ cho tôi biết kết quả của bài kiểm tra của tôi.
    Tôi muốn biết có bất kỳ ảnh hưởng sức khỏe nào mà tôi nên biết không.
    Được rồi. Vậy vấn đề đó chính ở đó.
    Chúc mừng, DiRoverseo Gang. Chúng ta đã có những tiến bộ.
    63% trong số các bạn nghe podcast này thường xuyên không đăng ký, giảm từ 69%.
    Mục tiêu của chúng tôi là 50%.
    Vì vậy, nếu bạn đã từng thích bất kỳ video nào mà chúng tôi đã đăng, nếu bạn thích kênh này,
    bạn có thể làm ơn làm cho tôi một ân huệ nhanh chóng và nhấn nút đăng ký không?
    Điều đó sẽ giúp kênh này nhiều hơn bạn biết, và càng lớn kênh, như bạn đã thấy, thì càng lớn khách mời.
    Cảm ơn bạn và hãy thưởng thức tập này.
    Gary.
    Stephen.
    Rất vui được gặp lại bạn.
    Rất vui được trở lại, thật vậy.
    Nếu ai đó vừa click vào podcast này và đang thắc mắc tại sao họ nên ở lại nghe,
    bạn sẽ dẫn dắt cuộc trò chuyện. Tôi sẽ đi theo hướng bạn muốn.
    Tôi sẽ theo đuổi sự tò mò của mình và đặt câu hỏi.
    Nhưng họ sẽ nhận được gì từ cuộc trò chuyện hôm nay nếu bạn đang ở vị trí lái xe?
    Tôi chỉ có dữ liệu về cách sống một cuộc sống lành mạnh, hạnh phúc hơn, lâu dài hơn và có thể là câu trả lời cho một số thách thức liên quan đến sức khỏe đáng ghét mà họ đang gặp phải.
    Và khi tôi nói về những thách thức liên quan đến sức khỏe đáng ghét, tôi có nghĩa là mọi người đều có những chiếc mỏ neo nhỏ nhắn ở phía sau, đúng không?
    Tăng cân, giữ nước, mơ màng, thiếu sự tập trung và chú ý, năng lượng buổi sáng kém, thiếu giấc ngủ sâu.
    Và thật sốc khi có nhiều trong số những điều kiện này có một nơi chung.
    Ý tôi là, như là trung tâm của bánh xe nơi tất cả chúng gặp nhau, tất cả những cái cọc này đều tập trung tại trung tâm chung của methyl hóa.
    Và methyl hóa về cơ bản là sự thiếu hụt dinh dưỡng trong cơ thể con người.
    Và tôi không thường bắt đầu với phép so sánh này, nhưng tôi sẽ bắt đầu bằng một phép so sánh.
    Khi tôi còn học cao học, trước hết, tôi là một nhà sinh học con người, không phải bác sĩ.
    Bằng cấp cử nhân của tôi là về sinh học, bằng cấp sau đại học của tôi là về sinh học con người.
    Nhưng khi tôi ở năm thứ hai trong chương trình cao học của mình, lấy bằng sinh học con người, tôi phải tham gia tất cả các khóa học về thực vật và thực vật học,
    mà tôi ghét vì tôi muốn học về giải phẫu và sinh lý học và con người khi tôi đang học về tảo.
    Nhưng điều duy nhất nổi bật với tôi về sinh lý thực vật là, giả sử bạn có một chiếc lá cọ đang mục nát trong một cây cọ
    và bạn gọi một nhà thực vật học thực thụ, một nhà thực vật học thực thụ, đến nhà của bạn.
    Và họ thấy rằng chiếc lá đang mục nát trong cây, họ sẽ không động vào chiếc lá đó, họ sẽ kiểm tra đất.
    Và sau đó họ sẽ nói, bạn biết không, Steven, không có nitơ trong đất này.
    Và họ sẽ thêm nitơ vào đất và chiếc lá sẽ hồi phục.
    Chỉ có điều là chúng ta đã ngừng nghĩ về con người theo cách này.
    Chúng ta đã mất rất nhiều niềm tin vào nhân loại và khả năng phục hồi của cơ thể.
    Và chúng ta thường tin rằng, và điều này đúng trong một số trường hợp, rằng bệnh tật và bệnh lý xảy ra với chúng ta.
    Không phải là điều gì đó xảy ra bên trong chúng ta.
    Và nếu bạn quay lại với phép so sánh cây cối, bạn biết đấy, bạn có thể cho bất cứ thứ gì bạn muốn vào đất đó, đúng không?
    Bạn có thể bổ sung chỉ vì bổ sung.
    Và tôi nghĩ rằng nhiều người bị lạc trong lĩnh vực này, nơi mà, chà, tôi nghe nói rằng NMN tốt, resveratrol tốt,
    và CoQ10 và St. John’s Wort và Oswagandha và Vitamin C, và tôi nên uống một viên đa vitamin.
    Nhưng ngay sau đó, bạn sẽ bị tê liệt vì phân tích vì bạn đang bổ sung chỉ vì bổ sung.
    Và trong trường hợp của cây, nếu bạn không tìm thấy nitơ, chiếc lá sẽ không bao giờ hồi phục.
    Và lý do mà hầu hết trong số chúng ta bổ sung chỉ vì bổ sung là vì chúng ta không có dữ liệu.
    Chúng ta chỉ không có dữ liệu về cơ thể của mình.
    Bạn biết không, khi tôi gặp gỡ rất nhiều doanh nhân trẻ hơn bạn, nhưng khi tôi gặp họ, và đôi khi tôi sẽ nhắc đến họ khi tôi đang nói chuyện trên sân khấu, và bạn có thể hỏi họ về những ưu tiên của họ, như là, điều gì quan trọng nhất đối với bạn, sức khỏe của tôi? Sức khỏe quan trọng như thế nào đối với bạn? Ồ, đó là ưu tiên số một của tôi. Và tôi nói, được rồi, hãy lên đây và chúng ta hãy nói về việc bạn ưu tiên sức khỏe của mình như thế nào. Và bạn nói, bạn biết đấy, bạn có một doanh nghiệp trong lĩnh vực marketing. Doanh nghiệp của bạn kiếm được bao nhiêu mỗi tháng? 148.000 đô la mỗi tháng. Lợi nhuận ròng của bạn là bao nhiêu? 38.250 đô la mỗi tháng. Bạn có bao nhiêu nhân viên? 16.000. Hemoglobin A1C của bạn là bao nhiêu? Trống rỗng, đúng không? Mức testosterone của bạn ở đâu? Còn triglycerides của bạn thì sao? Bạn có từng xem xét protein phản ứng C của mình không và khuôn mặt của họ chỉ trống rỗng? Và chúng ta có nhiều dữ liệu về doanh nghiệp của mình hơn là về cơ thể của chúng ta. Và, bạn biết đấy, tôi thực sự đã thấy bạn trên một buổi nói chuyện trên sân khấu, tôi tin là vậy. Và bạn đã nói về cách mà bạn có thể lấy đi bất cứ điều gì trong cuộc đời tôi. Bạn đã đề cập đến chó của bạn và bạn gái của bạn. Hy vọng rằng bạn vẫn có chó và bạn gái. Nhưng bạn đã nói, bạn biết đấy, nếu bạn lấy bạn gái của tôi đi, bạn lấy chó của tôi đi. Tôi không muốn khiến bạn cãi nhau với bạn gái của mình, vậy nên hãy nói về con chó. Vậy bạn lấy chó của tôi đi, tôi vẫn có doanh nghiệp của tôi, tôi vẫn có cuộc sống của tôi, đúng không? Nhưng nếu bạn lấy đi sức khỏe của tôi, tôi sẽ mất tất cả, đúng không? Tôi nghĩ hầu hết chúng ta không nhận ra tầm quan trọng của nó cho đến khi nó bị lấy đi. Và vì vậy, nhận ra rằng cơ thể là phương tiện quan trọng nhất mà chúng ta có. Tôi thực sự khuyến khích mọi người thu thập dữ liệu, dữ liệu cơ bản về cơ thể của họ. Để họ có một loại lộ trình nào đó. Vì vậy, họ bổ sung cho những thiếu hụt, không chỉ vì mục đích bổ sung. Và họ đang tận dụng tối đa cơ thể của họ vì đó là những gì họ sẽ nhận được. Đó là cách họ sẽ tận dụng tối đa doanh nghiệp của mình. Bạn biết ý tôi không? Chỉ cần nhặt những cái neo nhỏ bé này đang gặm nhấm năng suất. Bạn biết đấy, những người mắc chứng ADD và ADHD không thực sự nhận ra rằng ADD và ADHD thường không phải là rối loạn thiếu chú ý hay rối loạn tăng động thiếu chú ý. Chúng thực sự là rối loạn quá tải chú ý. Và chúng ta mô tả những người có ADD là không thể chú ý. Nhưng sự thật là họ không thiếu khả năng chú ý. Họ thiếu khả năng chú ý đến quá nhiều thứ. Và nếu chúng ta hiểu rằng đây là một cái tâm quá hoạt động, không phải một cái tâm đang cố gắng chú ý đến quá nhiều thứ, thì chúng ta có thể tìm cách làm dịu tâm trí và không kích thích hệ thần kinh trung ương để phù hợp với nhịp độ của tâm trí, điều mà Adderall và Five-Ans và Feta-Means thực hiện khi bạn dùng chúng cho ADD và ADHD. Vì vậy, nếu chúng ta hiểu điều đó là bình thường hoặc tốt như chúng ta nghĩ là chúng ta cảm thấy, chúng ta không có ý tưởng về việc bình thường cảm thấy tốt như thế nào cho đến khi chúng ta tìm thấy nguyên liệu thô còn thiếu trong cơ thể của mình và đưa nó trở lại. Bạn muốn thấy phép màu xảy ra ở con người không? Tìm ra nguyên liệu thô còn thiếu và đưa nó trở lại cơ thể của họ. Và với nguyên liệu thô, tôi muốn nói đến những điều đơn giản. Bạn biết đấy, tùy thuộc vào người bạn nói chuyện, có 72 khoáng chất. Tôi nghĩ 16 trong số đó là khoáng chất thiết yếu. Có hai axit béo thiết yếu. Có tám axit amin thiết yếu. Thật đáng kinh ngạc khi có nhiều người đang thiếu lâm sàng trong một số điều cơ bản đó. Và sau đó họ tìm kiếm trong tất cả các loại thực phẩm bổ sung siêu hạng và liệu pháp ánh sáng đỏ và thực phẩm bổ sung tăng cường NAD. Và thực sự họ chỉ đang thiếu một trong những nguyên liệu thô đó, axit amin thiết yếu cơ bản, axit béo cơ bản và khoáng chất cơ bản. Và đó là nơi mà tất cả mọi người nên bắt đầu. Và từ đó, chúng ta nên làm một số xét nghiệm chỉ số sinh học trong máu. Theo ý kiến của tôi, mỗi con người nên thực hiện một xét nghiệm metyl hóa di truyền, chính xác là xét nghiệm mà bạn đã thực hiện, dù họ có thực hiện qua tôi hay không. Xét nghiệm metyl hóa di truyền là một xét nghiệm mà bạn sẽ thực hiện một lần trong đời. Và nó sẽ cho bạn biết chính xác những nguyên liệu thô nào cơ thể bạn có thể chuyển đổi thành dạng sử dụng được và những gì nó không thể. Bởi vì ở con người, cũng giống như trong phép phân tích cây, khi bạn có một sự thiếu hụt, bạn sẽ biểu hiện ra bệnh tật. Bạn biết đấy, khi chúng ta nói về các sự thiếu hụt, nó khiến tôi nhớ lại một điều mà tôi nghĩ chúng ta đã nói qua một cách ngắn gọn trong lần trước, đó là nó khiến tôi cảm thấy như con người được sinh ra bị gãy. Điều đó có đúng không? Bởi vì nếu tôi thiếu thứ gì đó mà cơ thể tôi cần, thì liệu điều đó không có nghĩa là cơ thể của tôi được sinh ra bị gãy? Không phải là nó sinh ra bị gãy. Nó chỉ không hoạt động tối ưu, đúng không? Và tất cả chúng ta đều có các SNP di truyền. Chúng ta có những polymer nucleotide đơn lẻ này. Chúng ta có những gen của chúng ta, mã hóa cho các enzyme để thực hiện các hoạt động khác nhau trong cơ thể. Và điều đáng ngạc nhiên về con người là cơ thể con người phức tạp tinh vi như thế nào. Chúng ta lấy một nguyên liệu thô, chúng ta đưa nó vào một quá trình sinh lý, và sau đó chúng ta lấy sản phẩm thải từ quá trình đó và chúng ta nuôi một quá trình khác, và cứ thế tiếp tục. Ví dụ, chúng ta sẽ lấy folate từ rau lá xanh. Chúng ta sẽ chuyển đổi nó thành methylfolate. Methylfolate trở thành một trong những chất dinh dưỡng phổ biến nhất trong cơ thể con người. Nó giúp làm giảm một axit amin gây viêm gọi là homocysteine, sau đó chuyển đổi thành một cái gì đó gọi là methionine, cái sau đó lên não và giúp làm dịu tâm trí. Vì vậy, bạn bắt đầu với một loại rau lá xanh và nó đi lên giúp bạn ngủ. Và không phải là lá spinach giúp bạn ngủ, mà là những gì lá spinach đã trở thành đang giúp bạn ngủ. Và chuỗi sự kiện này được gọi là metyl hóa. Và điều đáng ngạc nhiên về metyl hóa là trong nhiều trường hợp khi nó bị phá vỡ, trong khi chúng ta không thể sửa chữa gene, chúng ta chỉ có thể bổ sung cho chức năng của nó.
    Vậy nên, đột biến gen phổ biến nhất trên thế giới, mà chúng ta đã đề cập lần trước trong podcast của bạn, là MTHFR, thân mật được gọi là gen “motherfucker”.
    44% dân số có đột biến gen này. Tôi nói về nó suốt.
    Và nó là một sự bất khả thi đơn giản trong việc chuyển đổi axit folic và các dẫn xuất của nó, folate, thành dạng sử dụng được gọi là methylfolate.
    Thực ra, việc bổ sung methylfolate rất dễ dàng và cũng rất rẻ, tôi phải nói thêm như vậy.
    Tình trạng thiếu methylfolate liên quan đến đủ loại tình trạng y tế, bao gồm cả khuyết tật ống thần kinh, bởi vì axit folic không phải là thứ ngăn ngừa khuyết tật ống thần kinh.
    Methylfolate mới là thứ ngăn ngừa khuyết tật ống thần kinh. Đó là thứ mà cơ thể chuyển đổi thành dạng sử dụng được.
    Và khi chúng ta nhìn vào quá trình methyl hóa trong cơ thể người, chúng ta có một bản đồ chính xác về những gì chúng ta cần bổ sung, để không phải đi lang thang chỉ để bổ sung cho vui.
    Bạn đã đề cập đến những doanh nhân mà bạn gặp, những người bạn đưa lên sân khấu và hỏi họ nhiều câu hỏi khác nhau, rồi bạn hỏi về các dấu hiệu sinh học trong cơ thể họ.
    Các dấu hiệu sinh học đơn giản nào bạn nghĩ rằng mọi người cần hiểu, bởi vì hãy nghe này, tôi không phải là một nhà hóa học, tôi cũng không phải là một nhà sinh học.
    Nếu có một vài dấu hiệu, tôi có thể nhận thức và theo dõi chúng, nhưng tôi không thể theo dõi mọi thứ.
    Vâng, tôi sẽ nói là ba. Thứ nhất là cái được gọi là hồ sơ glycemic, đó là một kiểm tra mức độ chuyển hóa insulin và đường của bạn như thế nào.
    Nó có ba dấu hiệu, glucose, hemoglobin A1C, trung bình ba tháng lượng đường trong máu của bạn và insulin.
    Vì vậy, chắc chắn rằng hồ sơ glycemic của bạn rất quan trọng, vì mức đường trong máu, tôi hứa với bạn, là gốc rễ của mọi thứ xấu.
    Vì vậy, trước tiên, tôi sẽ làm hồ sơ glycemic của bạn. Thứ hai, tôi sẽ kiểm tra hormone của bạn.
    Có thể kiểm tra lại hồ sơ glycemic không? Thực ra, đó chính là mối quan hệ của tôi với đường.
    Đúng, đó là mối quan hệ của bạn với đường. Và đó cũng là mối quan hệ của bạn với insulin, bởi vì, bạn biết đấy, rất thường, ngay cả những người không ăn nhiều đường tinh chế và kem Ben & Jerry’s mỗi tối vẫn gặp vấn đề với độ nhạy insulin.
    Và khi insulin tăng lên, nó gây ra một loạt các vấn đề khác nhau.
    Đó là một trong những dấu hiệu nổi bật của một cái gọi là hội chứng chuyển hóa, mà chúng ta đang thấy ở những nhóm tuổi ngày càng trẻ hơn.
    Nó thường rất dễ phát hiện sớm. Bạn có ba dấu hiệu nhìn vào mức độ kiểm soát đường huyết của mình.
    Glucose, là một phép đo lượng đường trong máu của bạn ngay bây giờ.
    Hemoglobin A1C, về cơ bản là trung bình trong ba tháng của lượng đường trong máu của bạn. Và rồi bạn có insulin của bạn.
    Và càng cao insulin của bạn so với lượng đường trong máu, thì bạn càng kháng insulin, đúng không?
    Vì vậy, càng cần nhiều insulin để hạ mức đường huyết của bạn, thì bạn càng kháng insulin nhiều hơn.
    Đây là dấu hiệu cảnh báo sớm về hội chứng chuyển hóa, nhưng không chỉ là hội chứng chuyển hóa.
    Khi insulin tăng, có một chuỗi sự kiện diễn ra phía dưới vì insulin không chỉ giúp chúng ta chuyển hóa đường.
    Nó cũng chịu trách nhiệm chặn các hình thức sử dụng năng lượng khác trong cơ thể, một trong số đó là chuyển hóa axit béo.
    Vì vậy, những người có mức insulin rất cao thường có mức triglycerides trong máu rất cao.
    Họ có chất béo trong máu cao và chất béo trong máu cao và cholesterol cao là các dấu hiệu khác của bệnh tim mạch.
    Vì vậy, bằng cách hạ một dấu hiệu sinh học, bạn sẽ có tác động tích cực cho tất cả các dấu hiệu khác.
    Và tôi sẽ nói rằng nếu bạn chỉ định xem ba điều, tôi sẽ xem hồ sơ glycemic của bạn, lượng đường trong máu của bạn và insulin cùng với bảng hormone hemoglobin A1C của bạn.
    Vì vậy, nhìn vào hormone của bạn và sau đó cụ thể là xem những gì góp phần vào sản xuất hormone khỏe mạnh, DHEA và một protein gọi là SHBG.
    Và sau đó, tôi sẽ xem các tình trạng thiếu chất dinh dưỡng cơ bản, vitamin D3, magnesium, potassium và vitamin B12, mà thường có trong các bảng xét nghiệm máu.
    Đó là một nơi tuyệt vời để bắt đầu để nắm bắt những điều cơ bản. Tôi đang điều chỉnh lượng đường trong máu của mình như thế nào? Hormone của tôi có cân bằng không? Tôi có bị thiếu chất dinh dưỡng không?
    Và sau đó, phần thông tin thứ hai mà tôi muốn có, mà bạn chỉ thực hiện một lần trong suốt cuộc đời, là xét nghiệm methyl hóa.
    Và những xét nghiệm này có sẵn rộng rãi trên toàn thế giới. Tôi chắc chắn rằng chúng dễ dàng có được ở Vương quốc Anh.
    Và bạn sẽ muốn xem năm gen, MTHFR, MTR, MTRR, AHCY và COMT.
    Và chỉ để rõ ràng, để tôi có thể làm cho nó đơn giản cho mình ở đây, năm gen đó liên quan đến cách mà cơ thể tôi xử lý những thứ tôi đưa vào nó ở các giai đoạn khác nhau trong quy trình đó.
    Đúng vậy. Tôi có ý nói rằng, để lấy ví dụ, gen ở đầu, COMT, nếu bạn nhìn vào những gì COMT làm, nó viết tắt cho catecholomethyltransferase.
    Vì vậy, đó là một cách tinh vi để nói rằng nó chuyển một nhóm methyl từ loại neurotransmitter gọi là catecholamines.
    Và đó là một từ rất dài. Nhưng cơ bản có nghĩa là bốn neurotransmitter này được gọi là catecholamines chịu trách nhiệm cho phản ứng chiến đấu hoặc chạy trốn của chúng ta.
    Ví dụ, nếu bạn về nhà tối nay và bạn ra khỏi xe của mình và ai đó đứng trước mặt bạn với một con dao, đúng không, bạn sẽ ngay lập tức có phản ứng chiến đấu hoặc chạy trốn.
    Đồng tử của bạn sẽ giãn nở, nhịp tim của bạn sẽ tăng, các chi của bạn sẽ tràn ngập máu.
    Bạn sẽ bắt đầu có phản ứng chiến đấu hoặc chạy trốn dựa trên kích thích đó.
    Nhưng bạn cũng có thể nằm trên giường của mình vào ban đêm và bắt đầu nghĩ về việc bị một con cá mập ăn thịt.
    Và bạn có thể có phản ứng giống hệt vì não không thực sự biết sự khác biệt giữa nhận thức và thực tế.
    Điều tương đồng giữa hai sự kiện này, một nỗi sợ rất thực và một phản ứng với nó cũng như một nỗi sợ tưởng tượng, là chúng đều gặp nhau tại catecholamines.
    Đó là sự tăng lên của cùng một loại neurotransmitter.
    Vì vậy, bây giờ có những người rất chậm trong việc phân hủy những thứ này.
    Và những hậu quả của điều này là gì?
    Chà, nếu bạn từng lo lắng hoặc có người nào đó đã phải chịu đựng cơn lo âu, không ai thực sự nói cho những người có lo âu biết đó là gì.
    Họ mô tả cảm giác.
    Họ nói đó là nỗi sợ hãi về tương lai.
    Nó là cảm giác của sự diệt vong sắp xảy ra.
    Là cảm giác lo âu.
    Nhưng thực sự nó là gì?
    Về mặt sinh lý, cơ thể xảy ra điều gì?
    Thường thì đó là sự gia tăng catecholamine.
    Cùng một loại neurotransmitter liên quan đến phản ứng chiến đấu hoặc bỏ chạy.
    Và đó là lý do tại sao những người chịu đựng cơn lo âu thường không có một yếu tố kích thích cụ thể nào có thể chỉ ra.
    Họ có thể đang ở trên một podcast như bạn và tôi đang làm ngay bây giờ.
    Và đột nhiên khi catecholamine tăng lên, họ cảm nhận được cảm giác lo âu.
    Và họ đang cố gắng gán nó vào môi trường bên ngoài của họ.
    Họ đang tìm kiếm một cụm triệu chứng bên ngoài cơ thể của họ.
    Nhưng điều này là do họ thường thiếu phức hợp vitamin B.
    Một dạng rất cụ thể của B12 gọi là methylcobalamin, methylfolate,
    những dưỡng chất methyl hóa này làm giảm thiểu những catecholamine này.
    Còn có gì khác nữa không?
    Chà, ý tôi là, có những rối loạn lo âu thực sự, đúng không?
    Và nói chung, những người thực sự bị lo âu thì thực sự biết yếu tố kích thích là gì.
    Họ sợ độ cao.
    Họ đi đến mép của một ban công ở tầng 30.
    Họ bị cơn lo âu tấn công.
    Họ sợ bay.
    Điều này có khác gì so với việc ai đó đã trải qua một chấn thương trong đời?
    Vì vậy, họ đã trải qua một chấn thương sớm và rồi những điều nhất định trong cuộc sống trưởng thành của họ lại kích thích điều đó.
    Điều đó rất khác so với những gì bạn đang nói ở đây.
    Vì vậy, một số người chịu chấn thương và họ thức dậy, chẳng hạn, nhất quán trong quá khứ, đúng không?
    Suy nghĩ đầu tiên trong ngày của họ là về cơn đau mà họ đã phải chịu đựng.
    Chà, những suy nghĩ này là suy nghĩ chiến đấu hoặc bỏ chạy.
    Những suy nghĩ này có xu hướng là kịch bản tồi tệ nhất vì chúng cũng rất liên quan đến catecholamine.
    Trên thực tế, những người có đột biến gen đó rơi vào một trong hai loại.
    Hãy nghĩ về nó theo cách này.
    Nếu catecholamine tăng nhanh, bạn là một chiến binh.
    Và biệt danh của gen đó là hoặc là một chiến binh hoặc một chiến binh.
    Bởi vì khi có catecholamine, họ gọi đó là nhanh hay chậm.
    Vì vậy, chỉ nhìn vào một đột biến gen này, nếu bạn chậm để phá vỡ catecholamine và chúng gia tăng,
    hậu quả của điều đó là gì?
    Tôi nằm xuống để đi ngủ vào ban đêm và cơ thể tôi mệt mỏi, nhưng tâm trí tôi lại tỉnh táo, đúng không?
    Tâm trí tôi đang lướt qua cả ngày, nghĩ về những suy nghĩ rất tầm thường.
    Tôi có xu hướng khi xem xét các kịch bản thì cứ đi ngay tới kịch bản tồi tệ nhất.
    Tôi là một người suy nghĩ nhiều.
    Tôi có xu hướng lo âu và lo lắng.
    Tôi đi quanh với mức độ tư duy đạt 6 thay vì 2.
    Nên những điều chỉ có thể làm cho ai đó từ 0 lên 2 lại làm tôi từ 6 lên 8.
    Rất thường thì những người xung quanh sẽ nói rằng mức độ xử phạt không phù hợp với tội phạm,
    cách mà họ phản ứng với những tình huống nhất định.
    Điều này có nghĩa là tâm trí đang trong trạng thái tỉnh táo, trong trạng thái cảnh giác cao độ.
    Hãy nghĩ về phản ứng chiến đấu hoặc bỏ chạy, nhưng không thực sự ở mức độ đó, nhưng họ ở trong trạng thái cảnh giác cao độ.
    Và điều này mang đến cho bạn cảm giác lo âu.
    Bây giờ, điều gì đang điều khiển catecholamine có thể có nhiều nguyên nhân khác nhau.
    Có thể đó là đột biến gen này, có thể là chấn thương, có thể là sự hiện diện của một nỗi sợ thật sự,
    có thể là bạn sợ chỗ kín và bước vào một thang máy đông người.
    Nhưng đối với những người không có chấn thương cô lập trong cuộc đời, họ có xu hướng xem xét kịch bản tồi tệ nhất.
    Họ nhận thấy rằng tâm trí của họ rất hoạt động vào ban đêm, làm gián đoạn giấc ngủ của họ,
    hoặc nếu họ dậy để đi ngủ vào ban đêm và quay lại giường và không thể ngủ vì tâm trí của họ tỉnh táo,
    nghĩ về những suy nghĩ rất tầm thường.
    Họ có xu hướng cảm thấy lo âu.
    Họ có xu hướng là những người lo lắng.
    Họ có xu hướng có những cảm giác lo âu mà không gắn bó với môi trường bên ngoài của họ.
    Tất cả những điều đó là đặc điểm của đột biến gen đó.
    Vậy tôi có thể xem điều này như là một xu hướng di truyền không?
    Tôi thường tự hỏi tại sao chúng ta có thể ở trong cùng một tình huống, nhưng có những trải nghiệm hoàn toàn khác nhau.
    Trong trường hợp lo âu, một số người, như bạn đã báo cáo, chỉ vì một lý do nào đó,
    họ chỉ cảm thấy lo âu hơn trong thế giới hiện đại so với một số người khác thì không.
    Thế giới hiện đại đã thay đổi.
    Chúng ta sử dụng màn hình và chúng ta có thông báo và chúng ta có tất cả những kích thích này.
    Họ đang gặp khó khăn hơn trong thế giới hiện đại so với người khác.
    Những gì bạn đang gợi ý là họ có thể có một xu hướng lo lắng hơn vì những catecholamine này?
    Bởi vì catecholamine, đúng vậy.
    Những catecholamine này, norepinephrine, epinephrine, ephedrine, dopamine.
    Một trong số đó chúng ta cũng gọi là adrenaline.
    Và vì vậy bạn có động lực chính của hành vi và bạn có catecholamine,
    và chúng ta đều biết adrenaline tác động đến cơ thể như thế nào.
    Vì vậy, khi bốn neurotransmitter này không được điều chỉnh giảm, đúng không,
    thì tâm trí của chúng ta tỉnh táo và thường thì đầy nỗi sợ hãi.
    Hãy nghĩ về một người có cảm giác diệt vong sắp xảy ra hoặc lo âu mà không có bất kỳ yếu tố kích thích nào.
    Và đặc điểm nổi bật của tác giả là họ sẽ có nó trong suốt cuộc đời mình,
    ngay cả khi họ còn là trẻ con.
    Khi họ còn là trẻ con, họ có thể đã hiểu cảm giác phức tạp của lo âu,
    nhưng họ đã cảm nhận được cảm giác đó.
    Và khi họ trưởng thành, họ hiểu rằng đây là lo âu.
    Ý tôi là, khi bạn còn là trẻ con, bạn chỉ đơn giản là lo sợ, đúng không?
    Ý tôi là, bạn không biết cách giải thích cho mẹ mình,
    “Ê, tôi đang lo lắng về điều gì đó có thể xảy ra trong tương lai mà có lẽ không xảy ra, điều đó chưa bao giờ xảy ra, nhưng tôi vẫn sợ nó sẽ xảy ra.”
    Đó là một cảm xúc rất phức tạp, đúng không?
    Vì vậy, họ đã có nó trong suốt cuộc đời của mình.
    Rất khó để họ chỉ ra yếu tố kích thích cụ thể gây ra điều đó.
    Phần lớn thời gian, nếu họ thử các loại thuốc chống lo âu, chúng không hiệu quả. Chúng chỉ khiến họ cảm thấy như một cái xác sống. Vì vậy, đã đến lúc nhìn sâu bên trong và đảm bảo cơ thể có đủ nguyên liệu cần thiết để thực hiện chức năng của nó, đó là tập hợp các vitamin P để phân hủy catecholamines. Nếu chúng ta ra ngoài đường ngay bây giờ và tôi kéo vào 100 người từ trên phố đang đi ngang qua, và chúng ta thực hiện ba bài kiểm tra này để xem xét hồ sơ đường huyết, bảng hormone, sự thiếu hụt dinh dưỡng của họ, thì một số thứ phổ biến mà một nhóm ngẫu nhiên người trên phố có thể thiếu sẽ là gì, điều này là trung tâm cho hiệu suất cao của họ? Vậy hãy lấy nam giới và sau đó là nữ giới để chúng ta có thể cụ thể hóa về hormone. Trong 50% dân số đó, bạn sẽ thấy thiếu hụt lâm sàng về vitamin D3. Tôi phải nói rằng, thực sự bạn thực hiện rất nhiều bài kiểm tra mỗi tháng. Hàng chục nghìn bài xét nghiệm. Chúng tôi thực hiện khoảng 20.000 xét nghiệm trong một tháng. Chúng tôi thực hiện khoảng 20.000 xét nghiệm gene mỗi tháng. Một trong những điều đặc biệt về góc nhìn mà tôi đến từ đó là chúng tôi có số lượng dữ liệu khổng lồ. Chúng tôi thấy 20.000 bệnh nhân mới này mỗi tháng được kiểm tra về methyl hóa di truyền. Và trên nhiều bệnh nhân này, chúng tôi cũng có kết quả xét nghiệm máu. Vì vậy, chúng tôi có một bảng xét nghiệm đầy đủ, được gọi là CBC, bảng chuyển hóa toàn diện, bảng lipid, hồ sơ hormone, và bảng xét nghiệm tuyến giáp đầy đủ. Chúng tôi có thông tin về sự thiếu hụt dinh dưỡng mà tôi đang nói đến. Chúng tôi có cholesterol và triglycerides. Vì vậy, chúng tôi có khoảng 74 dấu hiệu sinh học trên họ. Sau đó, chúng tôi cũng có xét nghiệm di truyền này và sau đó chúng tôi xem xét những gì xảy ra với một số dấu hiệu sinh học trung bình khi bạn đơn giản bổ sung để khắc phục sự thiếu hụt. Ví dụ, tôi không nói rằng mọi người có huyết áp cao hoặc tăng huyết áp đều có đột biến gene này, nhưng hai trong số các gene này có liên quan cao đến quá trình chuyển hóa homocysteine kém. Đã có rất nhiều nghiên cứu được đánh giá ngang hàng. Chúng tôi có thể đưa liên kết đến một trong số đó dưới đây trong Tạp chí Tăng huyết áp, mà đã liên kết mức độ catecholamines trong nước tiểu cao hơn với homocysteine trong nước tiểu tăng lên và bệnh tim mạch. Bởi vì điều xảy ra là khi bạn có một số amino acid, đặc biệt là sự gia tăng của nó trong máu gọi là homocysteine, khi amino acid này tăng lên, nó có xu hướng gây thắt hẹp hệ thống mạch máu. Và nếu chúng tôi làm cho ống dẫn nhỏ lại trong một hệ thống cố định, áp lực sẽ tăng lên. Nhưng không có gì sai trái với điều đó. Và hãy nghĩ về thực tế rằng 85% tất cả các chẩn đoán tăng huyết áp là vô căn. Nó có nguồn gốc không rõ ràng. Vâng, nguồn gốc không rõ ràng có nghĩa là chúng tôi không thể tìm thấy vấn đề gì với trái tim. Chúng tôi đã kiểm tra trái tim, EKG, EEG, bài kiểm tra sức căng, các nghiên cứu Dicontra, thông tim hoặc những gì bạn có. Nhưng chúng tôi chưa xem xét hệ thống mạch máu. Chúng tôi chưa xem xét xem có một sự thiếu hụt dinh dưỡng đơn giản nào đã giữ cho người này không phân hủy homocysteine, điều này đã khiến hệ thống mạch máu thắt hẹp. Bởi vì chúng tôi biết rằng có mối tương quan giữa amino acid homocysteine này và tính chất gia tăng của nó với nguy cơ bệnh tim mạch tăng lên. Vì vậy, trước khi chúng tôi thực sự đi đến các cách hóa chất và chất tổng hợp và dược phẩm, tại sao chúng tôi không thử nghiệm xem liệu chúng tôi có vấn đề trong việc phân hủy amino acid này, phân hủy amino acid này thành một cái gọi là methionine? Và tại sao chúng tôi không bổ sung cho sự thiếu hụt đó và xem liệu khi đưa nguyên liệu này trở lại cơ thể và đưa quá trình chuyển hóa homocysteine trở lại bình thường, chúng tôi có thể bình thường hóa người này. Quay trở lại câu hỏi của bạn về những người trên đường phố. Bạn sẽ thấy rằng 50% trong số họ thiếu vitamin D3, cholacalciferol, vitamin mặt trời, càng tối màu da thì càng có nguy cơ bị thiếu clinically về vitamin D3. Và nếu bạn đặt vitamin D3 ở trung tâm của một bánh xe và nhìn vào tất cả các nan hoa khác nhau, đây là một trong số ít vitamin mà con người tự sản xuất. Tôi đã lập luận và mọi người đã phản biện, nhưng tôi giữ lập trường rằng đây có thể là một trong những chất dinh dưỡng quan trọng nhất trong cơ thể con người. Bạn cần rất nhiều chất dinh dưỡng thiết yếu, nhưng nếu bạn thực sự bắt đầu phân lập chúng, vitamin D3 là vitamin duy nhất mà con người tự sản xuất. Mỗi tế bào trong cơ thể đều có một vị trí tiếp nhận cho vitamin D3 khi chúng tôi thiếu vitamin này. Chất dinh dưỡng này đôi khi hoạt động như một hormone, nhưng đôi khi lại hoạt động như một vitamin. Chúng tôi tạo ra nó từ ánh sáng mặt trời và cholesterol khi nó thiếu. Chúng tôi có một hệ thống miễn dịch bị suy giảm. Chúng tôi biết rằng nó dẫn đến osteopenia, loãng xương. Có tất cả các loại hậu quả mà bạn có thể không nghĩ đến là bắt nguồn từ một sự thiếu hụt dinh dưỡng đơn giản, nhưng chúng thực sự có. Một thứ mà chúng ta có được khi ra ngoài dưới ánh nắng mặt trời. Chúng ta có nó từ việc ra ngoài dưới ánh nắng mặt trời. Chúng ta tạo ra nó từ ánh sáng mặt trời và cholesterol. Và nếu bạn nhìn vào thống kê COVID, nó là nguyên nhân đứng thứ hai về tỷ lệ mắc bệnh trong COVID. Vì vậy, trước tiên bạn sẽ thấy rằng có nhiều người thiếu D3. Phần lớn trong số họ cũng thiếu B12. Nếu bạn nhìn vào vitamin B12, bạn sẽ thấy nó thấp hơn 500. Mức cao hơn của B12 là khoảng 1.250. Và sau đó bạn sẽ thấy 25 đến 40% dân số đó sẽ bị thiếu hormone, có nghĩa là hormone của họ sẽ không nằm trong khoảng tối ưu, nhưng không phải vì họ có vấn đề về hệ thống nội tiết. Thông thường, vì họ có, đặc biệt ở những độ tuổi trẻ, sự thiếu hụt dinh dưỡng, những thứ như tăng SHBG, globulin gắn hormone giới tính, sự thiếu hụt DHEA, nguyên liệu thô mà cơ thể cần để sản xuất hormone. Vì vậy, một bảng hormone tốt sẽ cho bạn biết không chỉ mức hormone của bạn là gì, mà còn một số chất dinh dưỡng mà cơ thể bạn đang sử dụng để tạo ra các hormone đó.
    Và một lần nữa, bằng cách đưa một số nguyên liệu thô này, rất thường là DHEA, không phải lúc nào cũng vậy, nhưng rất thường xuyên là DHEA và vitamin D3 vào cơ thể nam giới có nồng độ testosterone thiếu hụt hoặc nồng độ testosterone tự do thiếu hụt, hoặc nhìn vào một loại protein làm gián đoạn việc chuyển đổi testosterone thành testosterone tự do gọi là SHBG. Thực sự chỉ cần giải quyết những vấn đề này, bạn sẽ thấy nồng độ hormone quay trở lại mức bình thường. Họ không cần phải bổ sung hormone từ bên ngoài cơ thể và dừng sản xuất hormone của mình. Họ cần đưa dinh dưỡng và nguyên liệu thô trở lại cơ thể để cơ thể có thể tự sản xuất hormone. Và sau đó nếu bạn xem xét sự kiểm soát glycemic của họ, bạn sẽ thấy một tỷ lệ đáng ngạc nhiên của những người tiền tiểu đường. Đây thực sự là một đại dịch hiện nay vì lượng thực phẩm chế biến mà chúng ta tiêu thụ. Chúng ta nghĩ rằng tiền tiểu đường chỉ do những người ăn quá nhiều đường. Họ chắc chắn phải uống soda và ăn bánh chocolate và kem Ben & Jerry’s mỗi tối. Nhưng thực tế không phải vậy. Khi chúng ta làm quá tải cơ thể với carbohydrates có chỉ số glycemic cao, ngay cả khi họ ăn rất nhiều bột mì trắng, gạo trắng, bánh mì trắng, mì ống trắng, khoai tây trắng và trái cây. Bạn biết đấy, tôi không nói rằng bất kỳ trong số những thứ đó sẽ giết bạn, nhưng khi chúng ta ăn chế độ ăn giàu carbohydrate tinh chế, ngay cả những thứ mà chúng ta không coi là đồ ngọt, nó làm quá tải tuyến tụy của chúng ta và lượng đường trong máu của chúng ta mất kiểm soát. Nhưng có phải bạn muốn biết điều đó không? Có phải bạn muốn biết rằng liệu tôi có một số thiếu hụt dinh dưỡng hoặc mất cân bằng hormone hoặc kiểm soát lượng đường trong máu kém có thể làm ảnh hưởng đến hiệu suất của mình không? Có phải tôi chỉ cần một nguyên liệu thô, một loại vitamin tổng hợp methyl hóa hay một axit amin để ở trong trạng thái tối ưu? Có lẽ thậm chí không phải đối phó với những thứ nhỏ như cảm giác lo lắng và hồi hộp thoáng qua, hoặc sự tập trung và chú ý kém, hoặc thậm chí là những trạng thái tâm trạng nhẹ. Hãy nhớ rằng các dưỡng chất, axit amin, chẳng hạn như trong ruột của chúng ta trở thành các chất dẫn truyền thần kinh. Các chất dẫn truyền thần kinh hình thành cơ sở của tất cả tâm trạng. Chúng điều khiển cảm xúc của chúng ta. Chúng chi phối hành vi của chúng ta. Vậy có khả năng nào rằng một axit amin như tryptophan, phenylalanine hoặc tyrosine, trở thành serotonin và dopamine, mà sự thiếu hụt trong những axit amin này có thể dẫn đến thiếu hụt hormone, và thực sự dẫn đến thiếu hụt trong các chất dẫn truyền thần kinh, điều này có thể được coi là một bệnh tâm thần? Có. Vì vậy, một lần nữa, tôi cảm thấy như tôi đang ăn vào mặt bạn một chút. Nhưng điều tôi thực sự muốn nói là nếu chúng ta có được thông tin cơ bản, dữ liệu cơ bản về cơ thể, sự cân bằng hormone, kiểm soát glycemic, thiếu hụt dinh dưỡng, nếu chúng ta thực sự xem xét những gì cơ thể chúng ta có thể chuyển đổi thành dạng có thể sử dụng và những gì không thể và bổ sung cho sự thiếu hụt đó, bạn sẽ thấy cơ thể bạn bắt đầu phát triển theo cách mà bạn chưa bao giờ nghĩ đến. Bạn cũng làm việc với nhiều cá nhân có tiếng tăm. Tôi có. Một số tên tuổi nổi tiếng mà bạn có quyền chia sẻ là gì? Rõ ràng là bất cứ ai đã chia sẻ hành trình của họ với tôi trên podcast. Có một bài báo lớn trong Daily Mail về tôi mà tôi đã liệt kê, rất nhiều trong số đó. Nhưng Dana White, Steve Harvey, Steven A. Smith, Steve Aoki, Kendall Jenner và tôi đã cùng nhau tham gia một trong những chương trình Hulu của cô ấy, thực hiện một số liệu pháp IV. Còn một vài người khác nữa sẽ công khai rất sớm mà đã tham gia podcast với tôi. Và tôi không nhất thiết muốn được biết đến như một nhà sinh học nổi tiếng hay chỉ làm việc với các vận động viên chuyên nghiệp và những người nổi tiếng. Thông điệp của tôi thực sự dành cho — thực sự là dành cho những người không phải biohacker tỉnh táo. Tôi cảm thấy công việc của mình là ngồi đây và thuyết phục bạn về sự thông minh của tôi. Tôi cảm thấy công việc của mình là cung cấp thông tin cho đại chúng đủ để truyền cảm hứng cho họ thay đổi. Và tôi nghĩ rằng thường xuyên quá, chúng ta đều đang cạnh tranh để có được sự chú ý trong lĩnh vực này và cố gắng trở thành người có ảnh hưởng lớn nhất mà thực sự quên mất sứ mệnh là nói chuyện với đại chúng và chỉ bắt đầu nói chuyện với nhau. Như là, chúng ta muốn được tham gia vào các podcast và các buổi nói chuyện, phỏng vấn và gây ấn tượng với mọi người về những gì chúng ta biết về chu trình axit carboxylic hoặc, bạn biết đấy, chuỗi vận chuyển electron hay điều gì đó đang diễn ra bên trong ty thể. Và những điều nhỏ nhặt đó không phải là những gì sẽ ảnh hưởng đến nhân loại. Nhiều điều đã thay đổi kể từ lần cuối chúng ta ngồi lại với nhau trong cuộc đời bạn. Đúng vậy. Vâng, thực sự đã thay đổi. Tôi cảm thấy như mình đang sống cuộc đời của người khác. Tôi thật sự cảm thấy như vậy. Điều gì đã thay đổi? Ý tôi là, khi tôi lần đầu tiên liên lạc với bạn, đó là vì tôi đã thấy một đoạn video trên YouTube có 20.000 lượt xem. Và đoạn video đó trên YouTube tôi thấy rất thú vị. Vì vậy, tôi nghĩ tôi đã gửi bạn một tin nhắn trực tiếp và nói: “Này, Gary, bạn có muốn tham gia chương trình của tôi không?” Thật ra, tôi không bao giờ gửi tin nhắn trực tiếp. Thật vậy? Vâng, vì đội ngũ của tôi, cách hệ thống của chúng tôi hoạt động ở đây là họ hiểu những gì tôi quan tâm và đang tò mò ngay bây giờ. Vì vậy, họ sẽ đi ra ngoài thị trường và cố gắng tìm kiếm người cho tôi. Họ sẽ đưa những người đó đến cho tôi dưới dạng một đề xuất. Họ sẽ đề xuất những cá nhân đó cho tôi. Và sau đó tôi phải nói xem mình có đủ tò mò để ngồi xuống và trò chuyện ngay bây giờ không. Thực sự ấn tượng. Một lần nữa. Trong trường hợp này, tôi đã thấy điều gì đó mà bạn đã làm trên mạng, không biết cũng hơn một năm trước rồi, có cảm giác như vậy. Và nó thực sự thu hút sự chú ý của tôi. Vì vậy, tôi muốn ngồi xuống với bạn. Kể từ đó, tôi đã quan sát thấy bạn đã có một sự bứt phá bùng nổ. Nhiều podcast khác nhau, mạng xã hội và công việc kinh doanh của bạn đã bùng nổ. Có điều gì đó khác biệt về bạn. Và điều khác biệt về bạn mà tôi nhận thấy là bạn giống như một người đàn ông đã trải qua những điều tồi tệ. Ồ, đúng rồi. Thực tế. Vâng. Bởi vì Gary mà tôi gặp lần đầu tiên so với Gary bây giờ, hơi khác một chút. Và đó là điều khi someone’s been through some shit. Và với mọi điều tốt đẹp đều đi kèm với điều trái ngược. Vâng. Điều đó là không thể tránh khỏi. Vâng.
    Tôi có ý là bạn sẽ phải chịu một mức độ giám sát rất cao. Bạn bắt đầu, bạn rất phấn khích. Bạn nghĩ rằng, mình sẽ truyền đạt thông điệp. Chúa đã ban phước cho tôi khả năng biến những thông tin siêu phức tạp thành dễ hiểu và truyền đạt đến đại chúng. Và sau đó bạn nhận ra rằng có những người đang xem video của bạn, như một podcast kéo dài ba giờ, và họ đang tìm kiếm một khoảnh khắc “là cái được” nào đó. Đúng không? Anh ta đã nói natri clorua, chứ không phải natri hydroxide, những kẻ lừa đảo, những kẻ giả mạo. Anh ta giả vờ là bác sĩ. Anh ta không phải bác sĩ. Tôi chưa bao giờ giả vờ là bác sĩ. Bạn sẽ không tìm thấy bất kỳ video, buổi nói chuyện trên sân khấu, podcast nào, hay bất cứ điều gì trên phương tiện truyền thông nơi tôi từng đại diện rằng tôi là bác sĩ. Tôi luôn nhấn mạnh rằng tôi không có giấy phép hành nghề y tế. Vì vậy, đúng là tôi đã trở nên dè dặt hơn và cẩn trọng hơn với những gì tôi nói. Tôi đang nỗ lực để nói chính xác hơn về những gì mình nói. Nhưng tôi sẽ không ngừng truyền đạt thông điệp đến đại chúng vì tôi biết rằng đây là tiếng gọi của Chúa dành cho tôi. Tôi biết điều đó vì tôi đã dành quá nhiều năm trong đời mình không phục vụ nhân loại. Và tôi nghĩ rằng nhiều người tìm thấy mục đích sống từ niềm vui của họ, trong khi tôi tìm thấy mục đích sống từ nỗi đau của mình. Nỗi đau gì? Bạn biết đấy, khi tôi đang làm những dự đoán về tuổi thọ và tỷ lệ tử vong, chúng tôi đã bị tẩy não để tin rằng đây chỉ là dữ liệu. Đúng không? Bạn không có trách nhiệm về nó. Bạn không liên quan gì đến người này. Tôi đã ở trong một nhóm dự đoán tỷ lệ tử vong và nhiệm vụ của chúng tôi là dự đoán tuổi thọ của những người cho các công ty bảo hiểm nhân thọ và đầu tư lớn. Vì vậy, khi bạn nộp đơn xin một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ lớn, bạn biết đấy, mọi người đều nằm trên một đường cong bảo hiểm. Đúng không? Bạn đang ở một đường cong, tôi ở một đường cong. Mọi người đang nghe podcast này cũng đều nằm trên một đường cong bảo hiểm. Chuyện gì xảy ra là khi một công ty bảo hiểm nhân thọ sắp đặt 10 triệu hay 20 triệu hay 50 triệu đô la rủi ro cho cuộc đời bạn, chỉ có một điều quan trọng. Bạn còn bao nhiêu tháng nữa trên trái đất? Và khoa học dự đoán tỷ lệ tử vong đó là một khoa học rất chính xác. Tôi nhận được nhiều lời chỉ trích về điều đó, nhưng nếu bạn muốn biết các công ty bảo hiểm nhân thọ chính xác đến mức nào trong việc dự đoán cái chết, hãy nhìn xem chuyện gì đã xảy ra trong cuộc khủng hoảng dịch vụ tài chính 2008-2009. Chúng tôi đã có 364 ngân hàng phá sản, nhưng không có một công ty bảo hiểm nhân thọ nào phá sản cả. Một yêu cầu bồi thường hợp lệ về cái chết ở Hoa Kỳ chưa bao giờ thất bại trong việc được chi trả. Họ là một trong những tổ chức có khả năng thanh toán tốt nhất trên thế giới. Không có một doanh nghiệp dịch vụ tài chính nào trên hành tinh này sẽ chịu mức độ rủi ro như vậy cho một biến số duy nhất. Ý tôi là, bạn có một quỹ đầu tư. Bạn sẽ không đặt mức độ rủi ro đó lên một biến số duy nhất. Đúng không? Còn bao nhiêu tháng nữa người này có thể sống trên trái đất? Và họ có dữ liệu mà không một tổ chức y tế nào khác có. Họ có dữ liệu mà không một trường đại học nào khác có, ngay cả chính phủ cũng không có. Họ biết ngày, tháng, giờ, địa điểm và nguyên nhân cái chết của hàng triệu và hàng triệu con người. Vì vậy, họ biết điều gì dẫn đến tỷ lệ tử vong sớm. Họ lấy các chỉ số sức khỏe của bạn để chồng chéo lại với cái gì? Vâng, trước hết, họ thực hiện một xét nghiệm máu trên bạn. Nếu bạn đã từng có một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ lớn, tôi không nói về bảo hiểm nhân thọ có thời hạn nơi bạn nhận được 100.000 đô la, 200.000 đô la, hoặc bạn có một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ trị giá triệu đô. Tôi đang nói về bảo hiểm nhân thọ vĩnh viễn hoặc toàn diện. Còn khoản thu nhập. Khi bạn, có một cái gì đó ở Hoa Kỳ gọi là SPIA, một khoản thu nhập tức thời bảo hiểm một lần, nơi bạn đưa cho công ty bảo hiểm, ví dụ, một tấm séc 1 triệu đô la. Họ đảm bảo cho bạn một dòng thu nhập suốt đời. Vậy, bạn nghĩ họ xác định dòng thu nhập đó như thế nào? Họ dự đoán còn bao nhiêu tháng nữa bạn có thể sống trên trần gian này. Và họ sử dụng các yếu tố về tỷ lệ ốm đau và các yếu tố đồng bệnh. Và vâng, họ tính đến hồ sơ giải trí, hồ sơ nhân khẩu học của bạn. Nó không đơn giản như một xét nghiệm máu hay một xét nghiệm gen. Nhưng về cơ bản, những gì bạn làm là bạn bắt đầu trên một đường cong trong một nhóm gồm một nghìn cuộc đời tương tự như của bạn. Và tuổi thọ của bạn là trung tâm chính xác của đường cong đó. Vì vậy, nếu tuổi thọ của bạn là 200 tháng, điều đó có nghĩa là trong 200 tháng đó bạn có khả năng chết giống hệt như bạn có khả năng còn sống. Bây giờ, cái gì xác định khả năng tử vong tăng cao của bạn hay các yếu tố tử vong của bạn? Bạn có béo phì, tiểu đường, thiếu máu, có suy giảm nhận thức, bạn có tuân thủ thuốc men của mình không? Bạn biết đấy, có tất cả những khoản nợ khác nhau này. Và sau đó có những khoản nợ mà chúng tôi gọi là các bệnh đồng thời, đúng không? Vậy nếu bạn bị cao huyết áp, đó là một khoản nợ. Nếu bạn bị tiểu đường, đó là một khoản nợ. Nếu bạn béo phì, đó là một khoản nợ. Nhưng nếu bạn bị cao huyết áp, tiểu đường và béo phì, thì không phải là 1 cộng 1 cộng 1. Mà là 1 cộng 1 cộng 1 bằng 10, đúng không? Đây là những yếu tố đồng bệnh rất lớn. Công việc của tôi là đọc hồ sơ y tế và thực hiện việc trích xuất hồ sơ y tế. Và chúng tôi có dữ liệu tuyệt vời về những người này. Bạn đã thấy di chúc của họ, thấy tài sản tín thác của họ, thấy các quyết định ly hôn của họ. Bạn biết rằng họ đang đối xử với trẻ em của họ khác biệt trong tài sản thừa kế, tài khoản ngân hàng, tài khoản chứng khoán, tờ khai thuế và hồ sơ y tế của họ. Và bạn có các xét nghiệm máu gần đây về họ. Khi bạn đọc một hồ sơ y tế của ai đó, có nhiều thông tin hơn không chỉ là chiều cao, cân nặng và huyết áp cùng các loại thuốc mà họ đang dùng. Bạn thực sự bắt đầu có được một hồ sơ của người đó. Và nhiều lần tôi cảm thấy như mình thực sự hiểu biết nhiều về những người này một cách kỳ lạ vì tôi có quá nhiều thông tin cá nhân về họ. Và, bạn biết đấy, nhiều người trong số này đã sống dậy trong tôi.
    Tôi biết điều này nghe có vẻ rất lạ, nhưng khi bạn đọc về việc họ thường xuyên đến bác sĩ, và họ liên tục nói về các cháu của họ, rồi bỗng nhiên bạn thấy trong hồ sơ y tế rằng người chồng đã qua đời, và rồi bạn thấy các loại thuốc chống trầm cảm xuất hiện, và bạn thấy họ tăng cân, chỉ số khối cơ thể của họ thay đổi. Thực sự, khi bạn lướt qua nhiều năm hồ sơ y tế của họ, bạn thực sự có được một hồ sơ chân thực về họ. Và tôi đã bắt đầu nhận ra rằng có những sinh linh ở phía bên kia của những bảng tính này. Có những trường hợp mà tôi biết rằng nếu tôi có thể cầm điện thoại lên và chỉ cần liên hệ với bệnh nhân đó, tôi có thể hoàn toàn thay đổi quỹ đạo cuộc sống của họ. Và tôi bị cấm làm như vậy theo luật. Ngay cả vào một thời điểm trong sự nghiệp của tôi, tôi đã bị đe dọa sẽ bị truy tố vì đã đe dọa gọi điện cho một bệnh nhân và cảnh báo họ về một tương tác thuốc có thể đe dọa tính mạng mà tôi đã phát hiện trong hồ sơ y tế giữa hai bác sĩ đã kê đơn trái chỉ định và một thứ gì đó gọi là MIB, Cơ quan Thông tin Y tế, đã không phát hiện ra điều đó. Và dữ liệu mà tôi có cho biết rằng điều này sẽ dẫn đến một sự kiện tiêu huyết, như cục máu đông, đột quỵ, nhồi máu cơ tim, tắc mạch. Và tôi nhớ đã gọi cho Giám đốc Nhân sự và chỉ cơ bản nói rằng tôi sẽ liên hệ với bệnh nhân này và đã bị đe dọa truy tố. Tôi nghĩ về điều đó rất nhiều. Và tôi chỉ nghĩ về tất cả những lần tôi có thể đã cầm điện thoại lên và chỉ đơn giản tạo ra một sự thay đổi thực sự trong cuộc sống của ai đó. Và tôi đã không có cơ hội để làm điều đó. Một phần lớn sự nghiệp của tôi cảm giác như tôi đang ngồi sau một bức tường kính dày chỉ xem những người mù đi vào giao thông. Và vì vậy tôi không phục vụ nhân loại. Tất cả những gì tôi muốn làm là trở nên giàu có. Tôi đã rất thiếu chân thật. Và rồi một ngày tôi thức dậy và nói, “Tôi đang làm gì vậy?” Ý tôi là, tôi có rất nhiều thông tin. Tôi là một nhà sinh học con người và tôi đã nghiên cứu cơ sở dữ liệu này trong 20 năm. Tôi có thể giúp mọi người sống khỏe mạnh, hạnh phúc và lâu dài hơn. Và tôi đã bỏ nghề và về nhà kể cho vợ chưa cưới của tôi, mà giờ là vợ tôi, rằng tôi muốn bắt đầu một công ty chăm sóc sức khỏe. Và đó là nguồn gốc của đường dây giấc mơ của công ty tôi và một phần quỹ đạo mà tôi đang có. Và vì vậy nó vẫn ở lại với bạn mỗi ngày. Thực sự? Vâng, nó ở lại với tôi theo cách tốt vì, bạn biết đấy, trước đây, thật khó để tưởng tượng có ai đó đến văn phòng của bạn và nói, “Này, bạn biết đấy, Gary, ôi, nhớ cái bảng dự đoán tuổi thọ của bà Smith mà chúng ta đã làm 13 năm trước không? Bạn biết đấy, bạn đã dự đoán tuổi thọ là 188 tháng. Bà ấy đã chết sau 184 tháng.” Ôi Chúa ơi, bạn đã làm rất tốt. Thật tuyệt vời. Yêu cầu đó vừa được chi trả và tôi thì như, có thật là tuyệt vời không? Bạn biết đấy, khi bạn bắt đầu nhận ra đó là của ai đó, bạn biết đấy, nó giống như chị gái của ai đó hay con gái của ai đó hay mẹ của ai đó, bạn bắt đầu nhận ra rằng tôi đã cho phép mình bị tẩy não và chỉ nghĩ rằng đó là dữ liệu và quên rằng bên kia bảng tính là những con người. Và bây giờ, tôi xin lỗi, tôi đang trở nên xúc động, nhưng, bạn biết đấy, bây giờ tôi thức dậy mỗi ngày và tôi mở mắt ra và nói, “Chết tiệt, tôi đã có cơ hội để tạo ra sự khác biệt.” Và tôi nói về nghiên cứu và các mô hình thực tế mà chúng tôi đã thấy trong việc dự đoán cái chết và tôi muốn phản bác những điều đó để chúng ta có thể kéo dài tuổi thọ. Để chúng ta có thể giúp mọi người sống lâu hơn, khỏe mạnh hơn và hạnh phúc hơn. Vậy những phản biện mà bạn đã trải qua, bạn biết đấy, bạn sử dụng từ phản biện trong bối cảnh hippies, những loại phản biện đó thường xoay quanh điều gì liên quan đến công việc của bạn? Rõ ràng, bạn đã nói về cái việc bác sĩ. Tôi chắc chắn đã mắc một số lỗi. Bạn biết đấy, tôi đã mắc một lỗi sớm trong sự nghiệp của mình khi trích dẫn các bài báo mà không phải nghiên cứu, điều mà tôi hối tiếc và tôi đã mắc một vài lỗi như vậy. Tôi nghĩ rằng rất thường tôi cố gắng đơn giản hóa thông điệp. Ví dụ, tôi đã nói về một nghiên cứu vào năm 2018, chúng ta nên đưa link của điều này, được đăng trên Tạp chí Đau đầu và Đau mặt. Có một tạp chí về đau đầu và đau mặt, nhưng khi tôi nói nó là năm 2018, có 8,819 người tham gia trong phân tích tổng hợp này, một phân tích rất lớn. Và họ đã tìm thấy mối quan hệ nghịch đảo trực tiếp giữa lượng natri tiêu thụ và chứng đau nửa đầu, có nghĩa là khi mức natri tăng lên, chứng đau nửa đầu giảm xuống. Bây giờ, tôi không có ý bảo mọi người bị đau nửa đầu rằng bạn cần uống một chút muối thì bạn sẽ ổn. Những gì tôi nói là trên bảng kiểm tra chuyển hóa tổng thể của bạn, bạn có thể thấy mức natri của bạn. Khi mức natri của bạn xuống mức quá thấp, mà tin hay không thì khá nhiều người có, những người thường xuyên sauna, những người tập thể dục mà không bổ sung lại với các chất điện giải, những người uống nước đóng chai lọc để lọc ra fluoride và vi nhựa, nhưng không bổ sung lại nước của họ, sẽ bị thiếu natri dinh dưỡng. Và hãy nhớ rằng, não thực sự không có bất kỳ thụ thể đau nào, nhưng lớp bao phủ não thì có. Một thứ gì đó gọi là dura. Và dura ghét hai điều. Nó ghét bị kéo giãn và nó ghét bị co lại. Và điều xác định liệu nó đang kéo giãn hay co lại là cái gọi là gradient thẩm thấu, sự di chuyển của nước qua màng. Và vâng, có thể đơn giản như việc bổ sung natri. Ưu tiên của tôi sẽ là muối biển Baja Gold hoặc muối Celtic, để bạn nhận được tất cả các khoáng chất vi lượng khác để đưa những cơn đau nửa đầu vào giai đoạn thuyên giảm vĩnh viễn. Và rồi, bạn biết đấy, tôi sẽ gặp bác sĩ nói rằng không có bằng chứng nào cho điều đó. Vâng, có các thử nghiệm lâm sàng cho điều đó. Và công cụ khác mà tôi có trong tay là trong 20 năm, tôi đã làm việc với một trong những cơ sở dữ liệu lớn nhất thế giới. Và bây giờ chúng tôi đã đến điểm mà chúng tôi thấy 20,000 xét nghiệm gen mới mỗi tháng.
    Tôi không biết nhiều phòng khám nào bận rộn như vậy, vì vậy chúng tôi có một lượng dữ liệu phong phú.
    Chúng tôi thấy điều gì xảy ra khi bạn có mức homocysteine cao và điều trị cho bệnh nhân bằng một loại axit amin gọi là trimethoglycine, thì mức homocysteine giảm xuống và sau đó họ đến gặp bác sĩ và huyết áp của họ trở về mức bình thường.
    Không phải một lần, không phải hai lần, không phải theo hình thức giai thoại, mà là hàng ngàn hàng ngàn lần.
    Bạn thấy điều gì xảy ra với những người khi bạn đưa hemoglobin A1c và insulin của họ trở lại mức tối ưu và triglycerides của họ trở về bình thường và nguy cơ mắc bệnh tim mạch giảm xuống.
    Bạn thấy điều gì xảy ra với protein C-reactive khi mọi người sử dụng những thứ đơn giản như đất silicat và than hoạt tính.
    Và vì vậy tôi muốn tiếp tục đưa thông điệp rằng rất thường bệnh tật không xảy ra với chúng ta, mà xảy ra bên trong chúng ta.
    Và rất thường nó xảy ra do sự thiếu hụt trong cơ thể con người, chứ không phải do bệnh lý trong cơ thể con người.
    Tại Mỹ, chúng tôi là nước tiêu tiền nhiều nhất vào chăm sóc sức khỏe.
    Chúng tôi chi tiêu 4,5 trillion đô la mỗi năm cho chăm sóc sức khỏe ở Mỹ.
    Chúng tôi có tỷ lệ tử vong trẻ sơ sinh cao nhất. Chúng tôi có tỷ lệ tử vong mẹ cao nhất.
    Cho dù chúng tôi dẫn đầu thế giới về tiêm vắc-xin cúm và sàng lọc ung thư vú, sàng lọc đại trực tràng, chúng tôi cũng đứng đầu thế giới về ung thư.
    Chúng tôi xếp thứ 52 về tuổi thọ. Chúng tôi xếp thứ 39 về dịch vụ chăm sóc sức khỏe.
    Chúng tôi là một trong những quốc gia béo phì nhất trên hành tinh, với tỷ lệ béo phì gấp đôi bất kỳ quốc gia văn minh nào khác.
    Và trong khi đó, y học hiện đại, với sai sót y tế đứng thứ ba trong số các nguyên nhân gây tử vong, là nơi mà chúng ta sẽ tìm thông tin về cách kéo dài tuổi thọ của mình.
    Tôi đã xem trong các hồ sơ y tế, tôi có lẽ đã đọc hàng ngàn lần những hồ sơ y tế hơn hầu hết các bác sĩ,
    bởi vì tôi đọc hồ sơ y tế cả ngày, mỗi ngày, sáu ngày một tuần trong gần 20 năm.
    Và tôi đã thấy điều gì xảy ra khi sự thiếu hụt đơn giản bị nhầm lẫn thành một tình trạng bệnh lý.
    Tôi đã nói về điều này rất nhiều.
    Chẳng hạn, sự thiếu hụt lâm sàng vitamin D3 trong thời gian dài cuối cùng biểu hiện như các triệu chứng giống như viêm khớp dạng thấp.
    Mọi người bị đau khớp và đau nhức các khớp, và họ gặp khó khăn trong việc nắm tay lại.
    Và, bạn biết đấy, khi bạn đang nói chuyện với một bác sĩ không đúng, rất thường một bác sĩ sẽ chẩn đoán bạn dựa trên lịch sử y tế của bạn.
    Trước khi họ làm các xét nghiệm tốc độ lắng và viêm khớp dạng thấp, bạn biết đấy, các xét nghiệm máu thực tế,
    họ sẽ nói, “Bạn biết không, Steven, bạn bị viêm khớp dạng thấp,” và họ sẽ kê cho bạn những thứ như corticosteroid.
    Và trong không gian tử vong, chúng tôi có dữ liệu.
    Vì vậy, chúng tôi có dữ liệu về tất cả các loại dược phẩm này.
    Chúng tôi biết được quá trình hormone và thành tế bào và màng tế bào cùng với sản xuất vitamin D3 khi một ai đó dùng statin và giảm cholesterol.
    Và chúng tôi đã xem xét, bạn biết đấy, các nghiên cứu sẽ xem xét cholesterol trong một hoàn cảnh hoàn toàn tách biệt.
    Vì vậy, cholesterol LDL cao, điều đó là xấu.
    Hãy giảm cholesterol LDL xuống bằng statin để giảm nguy cơ bệnh tim mạch.
    Nhưng sau đó bạn có một kết quả kèm theo, nơi bạn đang làm giảm khả năng của cơ thể để tạo ra hormone và thành tế bào và màng tế bào.
    Và vì vậy, bạn tạo ra những hậu quả ở cuối dòng ở phía sau, khi thực tế, nếu chúng ta trở lại chỉ nghiên cứu sinh lý học của cơ thể con người,
    trong không gian tử vong, tôi không nghĩ tôi đã thấy một cụ ông nào mà tại thời điểm qua đời không có mức cholesterol LDL tăng cao về mặt lâm sàng.
    Vì vậy, câu hỏi là, có phải cholesterol LDL cao chỉ đơn giản là một dấu hiệu cho tuổi thọ, hay đó là một dấu hiệu cho bệnh tim mạch cần phải can thiệp bằng hóa chất hoặc tổng hợp.
    Và những corticosteroid mà mọi người được kê, bạn biết đấy, rất thường chúng là các chất chống viêm trong giai đoạn đầu, nhưng sau đó chúng ăn mòn khớp giống như một con mối.
    Và vì vậy, những điều này dẫn đến hàng triệu ca thay khớp đến mức chúng tôi có thể dự đoán rằng quá trình của một số loại thuốc này sẽ dẫn đến việc phải thay khớp trong khoảng sáu năm.
    Và vì vậy, chúng tôi đã xác định độ tuổi của mọi người nhanh hơn sáu năm và thực sự chúng tôi đã lên kế hoạch thay khớp cho họ.
    Và sau đó chúng tôi đã giảm bớt cái mà gọi là hồ sơ đi bộ của họ, khả năng đi lại của họ.
    Và khi chúng tôi giảm khả năng di chuyển của họ, chúng tôi có thể có tất cả những bệnh tật này làm trầm trọng thêm với việc giảm khả năng di chuyển.
    Và trong tâm trí của tôi, tôi chỉ đang theo dõi tất cả những điều này xảy ra.
    Tôi muốn gọi những người này và nói rằng tôi không đủ điều kiện để làm điều đó vì tôi không có giấy phép hành nghề y.
    Nhưng tôi muốn gọi họ và chỉ nói, “Bà Jones, hãy ngừng sử dụng corticosteroid. Bắt đầu bổ sung vitamin D3. Đưa mức B12 của bạn lên đây.
    Hãy sửa chữa hormone của bạn vì điều này đang giết chết số lượng tế bào hồng cầu của bạn và điều này đang dẫn đến việc bạn trở nên kiệt sức.”
    Và không có ai nhìn vào những thiếu hụt dinh dưỡng cơ bản mà chúng tôi thấy trong các xét nghiệm máu mà gây ra tất cả những căn bệnh này trở nên trầm trọng hơn.
    Và mọi người đã phải chịu đựng cái chết hoặc sự mất mát về sức khỏe của họ sớm hơn rất nhiều.
    Bạn nghĩ bạn đã thấy bao nhiêu hồ sơ trong thời gian của mình? Nơi bạn thấy bức tranh đầy đủ?
    Tôi sẽ làm việc trên hai hoặc ba trong số này, bốn trong số các trường hợp tại một thời điểm.
    Một số thì ngắn hạn, một số thì dài hạn, hàng ngàn. Ý tôi là, hàng ngàn.
    Và ở phần cuối của sự nghiệp của tôi, tôi bắt đầu thao tác hồ sơ một cách nhân tạo chỉ để xem điều gì sẽ xảy ra với tuổi thọ.
    Tôi chưa bao giờ gửi điều đó như một báo cáo, nhưng tôi sẽ nói, “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi sửa chữa tình trạng thiếu máu? Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi thực sự chỉ sửa chữa sự thiếu hụt D3?
    Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi có thể loại bỏ tình trạng tiền tiểu đường hoặc giảm hemoglobin A1c của họ và bạn sẽ thấy tuổi thọ tăng lên?”
    Và vì vậy đây là những yếu tố rủi ro có thể điều chỉnh được, và tôi nghĩ rằng bao nhiêu lần tôi sẽ đọc một hồ sơ y tế và tôi nói, “Gì? Tôi biết điều này sẽ xảy ra.”
    Đây chỉ sẽ ngày càng tồi tệ hơn vì bệnh nhân này có dấu hiệu thiếu máu.
    Phương pháp điều trị cổ điển cho một số kiểu thiếu máu là axit folic, B12 và sắt, và họ sẽ cho bệnh nhân axit folic, B12 và sắt nhưng nó sẽ không giúp điều chỉnh.
    Và họ sẽ cho bệnh nhân axit folic, B12 và sắt nhưng không có sự cải thiện, axit folic, B12 và sắt sẽ không giúp điều chỉnh.
    Và họ sẽ không nhận ra rằng người đó không thể xử lý axit folic.
    Nếu họ cho bệnh nhân methylfolate, methylcobalamin và sắt visglycinate, thì tình trạng thiếu máu sẽ được cải thiện.
    Nhưng tất cả những điều này là triệu chứng cho những vấn đề sâu xa hơn, đúng không?
    Như một quyết định mà ai đó đã đưa ra trong cuộc sống của họ, thường là, đã khiến họ phát triển những tình trạng này, điều này ở rất xa nguồn gốc,
    giống như cái cây mà bạn đã nói với chiếc lá hư hỏng, các bác sĩ sau đó chỉ vào chiếc lá và nói, “Chúng ta cần sửa chiếc lá.”
    Nhưng nó nằm ở đâu đó trong rễ cây.
    Vậy, có những điều gì ở cấp độ xã hội và cá nhân mà chúng ta có thể làm để ngăn chặn việc mắc phải những bệnh mãn tính này từ trước?
    Những điều đơn giản, rất đơn giản.
    Tôi sẽ nói cho bạn điều đơn giản nhất mà chúng ta có thể làm.
    Đầu tiên, chúng ta nên nghĩ đến việc có một hàng rào vô hình xung quanh mình, đúng không?
    Như một trường lực nhỏ.
    Và chúng ta nên lọc mọi thứ trước khi nó tiếp cận cơ thể.
    Bởi vì hoặc là chúng ta có thể lọc mọi thứ cho cơ thể, hoặc là chúng ta có thể để cơ thể trở thành bộ lọc.
    Vì vậy, bạn có thể uống nước máy và nếu bạn uống nước máy, cơ thể bạn sẽ lọc ra florua, clo, vi nhựa, dược phẩm.
    Hoặc bạn có thể lọc nước của mình trước khi uống, đúng không?
    Và loại bỏ một gánh nặng độc hại khỏi cơ thể.
    Vậy, điều tôi muốn nói là có lẽ có năm điều mà tôi sẽ thực hiện thường xuyên.
    Điều đầu tiên là khi thức dậy, tôi sẽ uống nước khoáng.
    Tôi sẽ lấy 10 ounce nước và thêm hoặc muối biển Celtic hoặc muối vàng Baja vào nước của mình.
    Lý do cho điều này là phần lớn chúng ta thiếu một số hoặc nhiều khoáng chất vi lượng trong cơ thể.
    Những khoáng chất nhàm chán, boron, mangan, molybdenum, selen.
    Và khuấy lên và cứ thế uống.
    Điều thứ hai tôi sẽ làm là…
    Chờ đã, bạn không nói về muối ăn ở đây chứ?
    Không, không, không, không phải là natri clorua.
    Không, tôi đang nói về muối vàng Baja.
    Có lẽ đó là loại muối tốt nhất mà bạn có thể đưa vào cơ thể con người vì nó có tất cả 91 khoáng chất vi lượng.
    Nó đã được kiểm tra xuống đến 250 phần trên tỷ từ vi nhựa và glyphosate.
    Chỉ khoảng 75% tinh thể natri đó thực sự là natri.
    Phần còn lại đều là các khoáng chất vi lượng này.
    Bạn có thể rất gần với điều đó với muối Celtic, đúng không?
    Và nếu bạn không thể lấy muối Celtic, thì bạn có thể chuyển sang muối hồng Himalaya.
    Vấn đề với muối hồng Himalaya gần đây là nhiều trong số đó có kim loại nặng vì nó đến từ Trung Quốc.
    Vậy tôi sẽ nói rằng muối tốt nhất là muối vàng Baja. Muối tuyệt vời là muối Celtic.
    Và muối tạm chấp nhận là muối hồng Himalaya. Quên muối ăn đi.
    Tôi sẽ loại bỏ nó ra khỏi cuộc sống của bạn mãi mãi.
    Được rồi, vì vậy điều đầu tiên, tôi có muối Baja của mình.
    Khoáng hóa. Khoáng hóa.
    Và sau đó điều thứ hai, tôi sẽ dùng một bổ sung dầu cá DHEA/EPA hoặc một bổ sung axit béo với dầu DHEA hoặc EPA.
    Tôi sẽ dùng dầu MCT. Tôi sẽ dùng một loại dầu axit béo vào buổi sáng.
    Một bổ sung Omega.
    Omega 3.
    Một bổ sung Omega 3.
    Và sau đó tôi sẽ phát triển một thói quen buổi sáng bao gồm những điều cơ bản của Mẹ Thiên Nhiên.
    Ánh sáng mặt trời, tiếp đất, làm việc với hơi thở, tắm lạnh.
    Được rồi, vì vậy tôi muốn tập trung vào phần tiếp đất.
    Tôi là một fan hâm mộ lớn của việc tiếp đất.
    Bạn gái tôi rất thích tiếp đất.
    Và một lần nữa, hãy nghe, bạn gái tôi thông minh hơn tôi rất nhiều.
    Nó xảy ra vì mọi thứ cô ấy nói, tôi nghĩ là tôi đã nói điều này với bạn lần trước,
    mọi thứ cô ấy nói với tôi, sau đó tôi thấy cô ấy với một nhà thần kinh học một năm sau và hóa ra cô ấy hoàn toàn đúng.
    Và tôi nghĩ cô ấy có phần lập dị khi nghĩ rằng ra ngoài vào buổi sáng và đặt chân xuống đất sẽ có lợi.
    Nhưng tôi đã được nghe nói nhiều lần rằng điều đó là đúng.
    Tiếp đất là gì và tại sao nó lại hữu ích?
    Vì vậy, chúng ta có ba thứ từ Mẹ Thiên Nhiên, đúng không?
    Chúng ta nhận được từ trường từ trái đất, chúng ta nhận được oxy từ không khí, chúng ta nhận được ánh sáng từ mặt trời.
    Càng xa chúng ta càng trở nên bệnh tật hơn.
    Thật sao?
    Vâng.
    Phần từ trường.
    Nghe có vẻ như những điều tâm linh điên rồ.
    Vâng, nghĩa là, có thể 10.000 năm trước, họ cũng cảm thấy điều tương tự về trọng lực, bạn biết đấy, nhưng trái đất có một dòng điện thấp, đúng không?
    Ý tôi là, chúng ta được sinh ra để dành 85% thời gian của mình ở ngoài trời.
    Giờ đây, chúng ta dành 97% thời gian của mình trong nhà.
    Sự thật là, phần lớn chúng ta không nhận đủ ánh nắng mặt trời.
    Chúng ta không nhận quá nhiều ánh nắng mặt trời.
    Chúng ta không nhận đủ ánh nắng mặt trời.
    Và, bạn biết đấy, vì cách mà chúng ta ăn và dầu hạt và mọi thứ đang oxi hóa trên da của chúng ta, tỷ lệ ung thư của chúng ta đang bùng nổ.
    Nhưng không phải vì sự tiếp xúc với mặt trời của chúng ta, mà vì chế độ ăn uống của chúng ta.
    Chúng ta có thể nói về điều đó sau.
    Nhưng khi bạn chạm vào bề mặt của trái đất, khi đôi chân trần chạm vào đất, cỏ, cát, chúng ta xả vào trái đất.
    Và ý tôi là, bạn thực sự thay đổi điện tích trong cơ thể.
    Và điều này có thể đo được.
    Trên thực tế, nếu bạn muốn làm một thí nghiệm nhỏ, hãy tìm ai đó có kính hiển vi, một kính hiển vi cơ bản và lấy một cái slide.
    Và chỉ cần lấy một cái kim châm vào ngón tay của bạn và lấy một giọt máu của bạn và đặt nó lên slide đó, xoay nó và nhìn dưới kính hiển vi.
    Tôi nghĩ tôi có một video về điều này trên Instagram của tôi.
    Và điều bạn sẽ thấy khi nhìn vào máu của bạn theo thời gian thực là bạn sẽ thấy phần lớn các tế bào máu đỏ của bạn bị dính lại với nhau và bị nghẹt.
    Không phải là đông máu, nhưng chúng thu hút nhau.
    Vì khi các tế bào có cùng điện tích, chúng sẽ đẩy nhau.
    Khi chúng đẩy nhau, nó làm tăng diện tích bề mặt mà tế bào đó có để tiếp xúc với môi trường bên ngoài.
    Vì vậy, giờ nó có thể trao đổi chất thải.
    Nó có thể loại bỏ chất thải, phục hồi, và có thể tái sinh.
    Vì vậy, hãy tưởng tượng rằng bạn có một dòng máu đầy tế bào máu đỏ và chúng bắt đầu tạo ra điện tích ngược nhau.
    Để họ thu hút.
    Khi họ thu hút, họ chạm vào.
    Và mọi nơi mà họ chạm vào, tế bào đó sẽ mất diện tích bề mặt để trao đổi với môi trường bên ngoài.
    Khi bạn chạm vào bề mặt của trái đất trong vài phút, bạn sẽ tái phân cực những tế bào đó.
    Châm ngón tay của bạn 10 phút sau khi bạn vào trong nhà, đặt lại lên cùng một slide đó.
    Nhìn vào máu của bạn.
    Nó sẽ trông giống như những quả trứng đang lướt xung quanh trong một bát dầu.
    Chúng sẽ va vào nhau và trượt xung quanh, nhưng chúng sẽ không bị dồn lại và dính chặt.
    Vậy điều gì đang xảy ra?
    Chắc hẳn có cái gì đó đi qua đôi chân của tôi, là điện tích đi qua đôi chân.
    Đúng vậy. Bạn thực sự đang xả điện xuống mặt đất, bạn biết đấy, bạn đang trao đổi ion, đó là một dòng điện Gauss thấp.
    Giống như một cái nam châm, bạn đang trao đổi ion với trái đất và bạn đang xả điện, bạn đang tiếp đất.
    Nếu tôi sống ở tầng một, tôi vẫn phải ra ngoài à?
    Có, bạn phải chạm vào đất trần, đất, cỏ, cát.
    Tại sao tôi không thể, nếu tôi sống ở tầng một, tại sao sàn nhà ở tầng dưới lại không được tính?
    Bởi vì nó cách ly bạn khỏi từ trường của trái đất.
    Nó thường là thép, bê tông, gỗ, có những lớp cách điện khác, gạch, nhựa đường.
    Có nhiều thứ thực tế ngăn cản bạn tiếp xúc với bề mặt của trái đất.
    Bạn biết đấy, có những chiếc đệm tiếp đất mà bạn cắm vào dây tiếp đất.
    Và dây tiếp đất đó, nếu bạn nhìn vào cách tiếp đất trong một mạch điện, tại một điểm nào đó sẽ chạy trực tiếp xuống đất.
    Sẽ có một trụ trong đất mà thường được kết nối bằng đồng với dây đó và kết nối với ổ cắm của bạn để tiếp đất ổ cắm đó.
    Tôi không thể chỉ mua một loại thảm nào đó có cùng điện tích sao?
    Có, bạn có thể mua một chiếc thảm PEMF.
    Nhưng một lần nữa, bạn biết đấy, một trong những điều tôi nhận được nhiều phản ứng tiêu cực là nói rằng bạn phải mua tất cả những thiết bị đắt tiền này.
    Vì vậy, có hai cách để làm điều đó.
    Bạn có thể mua một chiếc thảm trường điện từ xung, một chiếc thảm PEMF, tôi có một cái.
    Chúng có giá khoảng năm nghìn đô la.
    Vì vậy nếu bạn có năm nghìn đô la nằm quanh, đó là một trong những khoản đầu tư tốt nhất bạn có thể thực hiện.
    Bạn đặt nó trong giường của bạn, bạn ngủ trên đó, bạn vận hành nó, bạn chạy một dòng điện có gauss thấp vào ban đêm, nó sẽ giúp bạn vào giấc ngủ sâu.
    Bạn sẽ tỉnh dậy với độ kiềm vào mỗi buổi sáng.
    Nó sẽ đẩy electrosmog ra khỏi cơ thể của bạn vì PEMF sẽ loại bỏ electrosmog, 5G, Wi-Fi.
    Khi bạn nói bạn tỉnh dậy với độ kiềm vào mỗi buổi sáng?
    Vì vậy, khi bạn thay đổi pH của máu, đó là một khoảng hẹp.
    Nó khoảng 5/10 của một điểm, khoảng nửa điểm.
    Và đó là một điều hoàn toàn sai lầm rằng bạn có thể thay đổi pH của máu bằng cách uống nước kiềm.
    Nước kiềm thực sự sẽ không thay đổi pH của máu bạn.
    Nếu bạn muốn thay đổi pH của máu, bên cạnh những thứ khác, bạn áp dụng một dòng điện gauss thấp.
    pH là viết tắt của hydrogen tiềm năng, đó là một điện tích.
    Và vì vậy, bằng cách chạy một dòng điện gauss thấp xuyên qua cơ thể hoặc chạm vào bề mặt của trái đất, bạn thực sự có thể di chuyển pH của máu một chút.
    Một trạng thái kiềm là một trạng thái không có bệnh.
    Càng axit chúng ta trở nên, chúng ta càng ốm yếu.
    Vì vậy, nếu chúng ta muốn di chuyển pH của máu một chút, nếu chúng ta muốn tỉnh dậy với độ kiềm, nếu chúng ta muốn chạy một dòng điện gauss thấp qua cơ thể,
    chúng ta có thể chạm vào bề mặt của trái đất hoặc chúng ta sẽ mua một chiếc thảm PEMF.
    Vì vậy, họ đã thực hiện các cuộc thử nghiệm nơi ai đó nằm trên một chiếc thảm PEMF trong một khoảng thời gian nhất định.
    Sau đó, họ làm một bài kiểm tra máu và thấy rằng máu của họ có độ kiềm nhiều hơn.
    Đúng vậy, và sự tách biệt của các tế bào máu bạn có thể thấy ngay lập tức khi bước ra khỏi thảm PEMF.
    Tôi có video về việc tôi làm điều này cho người quản lý sản xuất của tôi ở nhà, bẻ ngón tay của anh ấy, đặt nó lên slide, đặt nó lên thảm PEMF và thực sự nhìn vào sau đó.
    Điều thứ hai tôi sẽ làm là tôi sẽ học cách làm công việc thở.
    Tôi sử dụng một cái gọi là hypermax, dựa trên công trình đoạt giải Nobel của Dr. Van Arden và Dr. Otto Warburg.
    Và đó là, nó được gọi là liệu pháp oxy đa bước, nơi bạn thực sự sử dụng một máy tập trung oxy,
    một túi đầy 900 lít khí 95% O2, và bạn thực sự chỉ thở khí 95% O2 trong 10 đến 12 phút trong khi bạn đang hoạt động trên máy chạy bộ.
    Nhưng nếu bạn không muốn sử dụng một máy EWAT, máy tập thể dục với liệu pháp oxy, bạn có thể học cách làm công việc thở, sử dụng các cơ phụ trợ của hô hấp,
    đưa oxy xuống các thùy phổi của bạn và ra khỏi đỉnh phổi của bạn.
    Một trong những bài viết mà tôi đã trích dẫn nhưng cuối cùng không phải là một nghiên cứu, và tôi vẫn không thể tìm thấy tài liệu tham khảo cho nó, là sau tuổi 35,
    90% người sẽ không bao giờ chạy nước rút nữa.
    Và một lần nữa, tôi chưa thể tìm thấy xem điều đó có đến từ một nghiên cứu lâm sàng hay không hoặc nếu đó là một bài viết, nhưng bất kể điều đó có đúng hay không,
    đa số mọi người ngừng sử dụng các cơ phụ trợ của hô hấp của họ.
    Bạn biết đấy, thực sự vận động cơ hoành của chúng ta, sử dụng các cơ liên sườn giữa các xương sườn của chúng ta, đẩy không khí xuống các thùy của cơ thể chúng ta.
    Và khi tư thế của chúng ta sụp đổ và CO2 của chúng ta tăng lên, bạn biết đấy, nếu bạn nghĩ về không khí đã hết trong cơ thể bạn từ đầu mũi và đầu miệng,
    tất cả xuống thực quản, ra khỏi phế quản của bạn, vào những ngóc ngách xa nhất của phổi bạn, đó là tất cả không khí đã hết.
    Cho đến khi bạn đưa oxy xuống cuối và ra tới các cạnh của phổi, bạn không đưa được oxy vào máu.
    Vì vậy, khi chúng ta già đi và tư thế của chúng ta sụp đổ, tỷ lệ hô hấp của chúng ta ngày càng nông hơn.
    Chúng ta thực sự đang thở ra carbon dioxide quá mức, phải không, và điều này gia tăng sự lão hóa.
    Ý tôi là, sự lão hóa là — sự hiện diện của oxy là sự vắng mặt của bệnh tật.
    Và vì vậy chỉ cần học cách làm công việc thở — vì vậy một điều, tôi sẽ tiếp đất, hai, tôi sẽ học làm công việc thở.
    Tôi thực hiện công việc thở theo phong cách Wim Hof.
    Tôi thực hiện ba vòng 30 nhịp thở với một hơi thở kéo dài mỗi buổi sáng.
    Đó là điều duy nhất mà tôi không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ bỏ lỡ.
    Tại sao?
    Luôn luôn.
    Bởi vì tôi tự tạo ra những lời hứa nhỏ cho bản thân và tôi cố gắng giữ chúng.
    Và tôi nhận thấy rằng mình mất tự tin vào bản thân khi thường xuyên phá vỡ những lời hứa rất nhỏ với chính mình. Và tôi nghĩ nhiều người cũng làm như vậy. Cơ thể chúng ta khao khát sự nhất quán. Và vì vậy… bạn mất tự tin vào bản thân? Bạn nói, “Bạn biết không, tôi sẽ đi ngủ lúc 10h30 tối nay” và rồi bạn lại đi ngủ lúc 1h sáng. Sau đó bạn nói, “Tôi sẽ tập thể dục ngay khi thức dậy vào sáng mai” nhưng thực tế là bạn không tập thể dục. Hoặc bạn thức dậy vào buổi sáng và nói, “Tôi đã nghe podcast đó. Tôi sẽ làm những gì Gary đã nói. Tôi sẽ đi ra ngoài và tiếp xúc với ánh nắng mặt trời và tập thở.” Và rồi bạn thực sự không làm điều đó. Những lời hứa nhỏ mà bạn dành cho bản thân. Và tôi cảm thấy như nhiều người thường phá vỡ những lời hứa nhỏ này với chính họ. Tôi tin rằng họ không hứa với vợ/chồng hay con cái hay đối tác của họ. Đó không phải là những lời hứa lớn mà mọi người đều biết đến. Và tôi nghĩ điều đó làm suy giảm sự tự tin và khả năng tự tin của chúng ta. Và vì vậy, tôi có thói quen vào buổi sáng. Tôi rất nhất quán với nó. Nhưng điều duy nhất mà tôi có thể mang theo là khả năng ra ngoài, tiếp đất và tập thở. Và tôi chưa từng, chưa bao giờ bỏ lỡ. Tôi không thể nói với bạn là tôi đã trải qua bao nhiêu năm mà không bỏ lỡ một buổi sáng nào tập thở. Điều khác mà nó mang lại cho tôi là, bạn biết đấy, con người khao khát sự nhất quán. Vì vậy, nếu trong vòng 30 phút sau khi thức dậy mỗi ngày, bất kể bạn ở múi giờ nào, bạn thực hiện ba vòng 30 nhịp thở, cơ thể bạn sẽ bắt đầu nhận thức được điều đó và nó bắt đầu hiểu rằng đó là buổi sáng. Đây là thời gian hành động. Và thật đơn giản để làm. Bạn biết đấy, khi tôi ở đây, tôi thức dậy. Tôi có thể ở một thời điểm khác bởi vì tôi thường ở bờ Đông. Vậy nên tôi dậy sớm hơn ở đây, nhưng tôi mở cửa. Tôi ra ngoài ban công, ngồi trên ghế. Thời tiết bên ngoài thật dễ chịu mát mẻ. Tôi hướng mặt về phía mặt trời và thực hiện ba vòng 30 nhịp thở mỗi ngày. Đối tác của tôi đã tặng tôi một trong những tấm đèn đỏ lớn đó vào Giáng sinh. Nó là món quà Giáng sinh của tôi. Và thật hài hước, đoán xem món quà Giáng sinh của tôi cho cô ấy cũng là gì. Cái fucking mái nhà. Đúng vậy. Bạn lấy giường hay bạn lấy tấm panel? Tấm panel. Thật buồn cười. Bạn có loại juvexo không? Tôi không biết. Bạn đã lấy gì? Ổn. Tôi không biết thương hiệu. Nhưng cô ấy đã mang cho tôi một cái. Nó như một cái nhỏ. Và sau đó tôi nói, em yêu, mở quà của em đi. Sau đó tôi mở quà của mình, cô ấy mở quà của mình và của cô ấy thì là một cái lớn. Cô ấy gần như lớn gấp đôi tôi. Vậy là khá, vì vậy chúng tôi đã đổi quà. Nhưng bây giờ cả hai chúng tôi đều sử dụng nó. Nó trở thành một thói quen vào mỗi buổi sáng. Chúng tôi thức dậy. Tuyệt vời. Chúng tôi đi ngồi bên cạnh nó. Và tôi không thực sự chắc chắn nó đang làm gì. Tôi chỉ nghe được rất nhiều điều tích cực. Tôi đã làm một chút nghiên cứu riêng về nó. Và làm thế nào để sử dụng nó để đảm bảo rằng tôi không tự làm hại mình theo cách nào đó. Nhưng điều gì đang xảy ra và tại sao mọi người nên xem xét việc mua một cái? Nó được nhắc đến trong tài liệu. Nó gọi là photobiomodulation, photobiomodulation. Vì vậy, nếu bạn muốn tìm bất kỳ nghiên cứu lâm sàng nào, hãy gõ photobiomodulation và sau đó gõ và dementia và Alzheimer’s và da và viêm và các nghiên cứu sẽ hiện lên. Nhưng về cơ bản, ánh sáng với các bước sóng khác nhau có tác động khác nhau trong cơ thể. Và do đó, chúng đã được nghiên cứu kỹ lưỡng và công bố để giảm viêm, tăng cường tuần hoàn vi mạch. Vì vậy, những mao mạch nhỏ nhất trong cơ thể chúng ta bị ảnh hưởng bởi ánh sáng. Chúng có tác động rất cụ thể đến ty thể, nhà máy năng lượng của tế bào. Vì vậy, nếu bạn thực sự đi qua màng tế bào và vào bào tương và tìm thấy ty thể và bạn vào trong ty thể, bạn sẽ thấy có một động cơ ở bên trong đang quay. Nó được gọi là chu trình Krebs. Và cái động cơ này, khi nó phát ra năng lượng gọi là ATP, bạn biết không, về cơ bản nó có hai lựa chọn mỗi khi nó quay, đúng không? Nó có thể tạo ra hai đơn vị năng lượng hoặc tạo ra 36 đơn vị năng lượng. Nó có thể hiệu quả gấp 16 lần hoặc không hiệu quả gấp 16 lần. Và điều gì quyết định điều đó là liệu oxy có vào chu trình đó hay không. Vì vậy, một trong những điều mà ánh sáng đỏ làm là nó đi qua màng của ty thể và nó đẩy ra một loại khí gọi là nitric oxide ti thể và buộc oxy phải tiếp cận. Vì vậy, khi bạn vào một giường liệu pháp ánh sáng đỏ hoặc sử dụng các tấm liệu pháp ánh sáng đỏ, một trong những điều đang diễn ra là bạn thực sự buộc oxy vào ty thể. Bạn đang buộc oxy phải sử dụng ty thể và thải ra một loại khí gọi là nitric oxide ti thể. Điều này cũng có thể đo được, bằng cách. Bạn có thể lấy các thanh kiểm tra nitric oxide trong nước bọt. Bạn có thể đưa nó vào miệng và trước khi bạn vào giường liệu pháp ánh sáng đỏ, bạn có thể xem lượng nitric oxide trong nước bọt của bạn và bạn sẽ thấy nó như một màu vàng nhạt nhạt hồng. Sau đó, bạn dùng một trong những giường liệu pháp ánh sáng đỏ đó trong 20 phút. Và khoảng 10 phút sau khi bạn ra ngoài, kiểm tra lại, bạn sẽ thấy mức độ nitric oxide của bạn tăng vọt. Đó là một dấu hiệu tích cực rằng ty thể đã thải ra loại khí này và đưa oxy vào. Và hãy tưởng tượng những gì xảy ra trong một tế bào khi bạn cung cấp cho nó gấp 16 lần lượng năng lượng. Hãy tưởng tượng nâng cấp hàng triệu triệu tế bào để cho phép chúng loại bỏ chất thải, sửa chữa, giải độc, tái tạo, chỉ bằng cách sử dụng ánh sáng. Nó cũng có tác động rất tích cực đến collagen, elastin, fibrin. Nó được biết đến là cải thiện angiogenesis, sự hình thành mạch máu mới. Tôi đã tham gia podcast của Joe Rogan vài tháng trước và anh ấy cuối cùng đã mua một trong những giường ánh sáng đỏ này từ tôi. Chúng tôi đã lắp đặt nó trong nhà của anh ấy và anh ấy đã nói với tôi khoảng bốn hoặc năm tuần trước rằng anh ấy không còn phải đeo kính nữa. Thị lực của anh ấy đã cải thiện đến mức đó và anh ấy nói rằng anh ấy bắt đầu nhận thấy thật sự sự thay đổi trên làn da của mình. Vì vậy, photobiomodulation là rất thực tế và nó hoàn toàn hiệu quả.
    Nhưng không cần phải để mọi người nghĩ rằng họ phải chi một khoản tiền lớn cho một giường trị liệu ánh sáng đỏ, bạn cũng có thể chỉ đơn giản là phơi bày da của mình dưới ánh nắng mặt trời, đặc biệt là trong ánh sáng đầu tiên, 45 phút đầu tiên của một ngày. Khi không có UVA, không có UVB, có một lượng ánh sáng xanh lành mạnh rất cao. Bạn vẫn có thể tổng hợp vitamin D3. Để tôi nhắc lại cho rõ ràng. Về điểm liên quan đến thị lực của Rogan, tôi đã xem qua một số nghiên cứu về tác động của ánh sáng đỏ đối với thị lực và nó cho biết rằng ánh sáng đỏ rất tốt cho thị lực. Rất tốt cho thị lực. Bởi vì tôi đang tự hỏi liệu tôi có nên nhìn vào cái này khi nó đang hoạt động hay không. Có. Rồi tôi đã lên mạng, tìm kiếm và thấy một hình ảnh cho biết bạn có thể nhìn vào nó, bạn có thể nhìn chằm chằm vào nó. Bạn có thể. Bởi vì hãy nhớ rằng, không có UVA, không có UVB. Và một số thông tin không chính xác liên quan đến ánh sáng đỏ có thể gây hại cho bạn, bạn phải nhớ rằng ánh sáng đỏ là một quang phổ, chẳng hạn như hồng ngoại, là một quang phổ. Phần lớn các giường trị liệu ánh sáng đỏ chạy từ 600 nanomet đến khoảng 1.000 nanomet, bước sóng của ánh sáng. Khi bạn vượt quá mức đó, bạn đang ở trong quang phổ hồng ngoại, có thể lên tới 1.100, thậm chí cao hơn. Nói cách khác, khi bạn nói về ánh sáng hồng ngoại, đây là một quang phổ ánh sáng không nhìn thấy. Nhưng có rất nhiều bước sóng khác nhau, đúng không? Vì vậy, một giường ánh sáng đỏ hồng ngoại sẽ có ánh sáng hồng ngoại, nhưng nó sẽ rất thấp trong quang phổ. Vì vậy nó không tạo ra nhiệt. Nó không kích thích một cromophore tạo ra sự dao động và khiến bạn đổ mồ hôi. Khi bạn vào một phòng xông hơi hồng ngoại, bạn đang tiếp xúc với những bước sóng rất cao. Bạn kích thích một cromophore khác trong cơ thể và cụ thể là nước, và nó dao động và tạo ra nhiệt và bạn bắt đầu đổ mồ hôi. Vì vậy, bạn không đổ mồ hôi trong giường trị liệu ánh sáng đỏ, mặc dù nó là ánh sáng hồng ngoại, thấp trong quang phổ. Nhưng bạn sẽ đổ mồ hôi trong phòng xông hơi hồng ngoại, mặc dù đó là ánh sáng hồng ngoại, nó cao trong quang phổ. Vì vậy, ánh sáng hồng ngoại và ánh sáng đỏ đến từ các giường ánh sáng đỏ và các tấm ánh sáng đỏ và mặt nạ, đều rất có lợi cho bạn. Ý tôi là, tôi sẽ rất ngại khi phải nói cho bạn biết tất cả những kết quả tích cực mà chúng tôi thấy ở những người thường xuyên sử dụng liệu pháp ánh sáng đỏ, vì bạn không thể thực sự đưa ra những tuyên bố y tế xung quanh chúng, nhưng tôi có thể nói cho bạn biết từ trải nghiệm rằng chúng tôi đã thấy những điều tuyệt vời mà mọi người có thể coi là phép màu với liệu pháp ánh sáng đỏ. Bạn đã đề cập đến 45 phút đầu tiên của ánh nắng mặt trời. Ánh sáng đầu tiên? Bởi vì tôi đang cố gắng xác định câu chuyện tiến hóa về ánh sáng đỏ và nó đến từ đâu trong tự nhiên và tại sao nó tốt cho chúng ta như những con người và tại sao chúng ta đã đánh mất nó. Đó là ba câu hỏi chính. Chà, chúng ta thực sự là những sinh vật quang điện. Ý tôi là, chúng ta rất gắn bó với chu kỳ sinh học của mặt trời. Ý tôi là, ánh sáng khiến cơ thể cư xử theo những cách rất đặc biệt. Bạn có thể đã nghe rằng nhận được ánh sáng đầu tiên thực sự có thể thiết lập lại chu kỳ sinh học của bạn và giúp bạn dễ ngủ hơn vào đêm đó. Hơn cả bất kỳ thói quen ngủ nào khác. Vì vậy, thói quen ngủ của bạn thực sự bắt đầu từ thói quen buổi sáng của bạn và nó có tác động đến các thụ thể cortisol. Nó có ảnh hưởng đến dopamin, ý tôi là, đến các thụ thể melatonin. Hãy nhớ rằng cortisol là một hormone phản ứng với ánh sáng. Ý tôi là, khi đôi mắt của chúng ta nhắm lại và ánh sáng xuyên qua mí mắt, nó có xu hướng làm tăng mức cortisol của chúng ta, đó là lý do tại sao họ nói với bạn không nên sử dụng ánh sáng xanh vào ban đêm. Bạn đang kích thích cortisol và kích thích một hormone đánh thức khi bạn thực sự cố gắng đi vào giấc ngủ. Vì vậy, bằng cách nhận ánh sáng đầu tiên, bạn đang cho cơ thể biết rằng đó là buổi sáng. Bạn biết đấy, bạn đang làm tăng cortisol, bạn đang giảm các thụ thể melatonin, bạn đang để ánh sáng xanh lành mạnh vào mắt, bạn đang để ánh sáng lành mạnh lên da của bạn. Không có UVA, không có UVB, không có tia có hại từ ánh sáng mặt trời. Và trong 15 hoặc 20 phút, nếu bạn kết hợp tất cả lại với nhau, bạn có thể tiếp đất, thực hiện các bài tập thở và nhận ánh nắng mặt trời. Ý tôi là, hãy thử nó trong bảy ngày. Nếu tôi sử dụng ánh sáng đỏ vào ban đêm thì sao? Điều đó có làm cho cơ thể tôi nghĩ rằng đó là buổi sáng không? Không, ánh sáng đỏ sẽ không làm điều đó. Nó hoàn toàn khác biệt. Đây không phải là quang phổ ánh sáng xanh mà chúng tôi đang nói đến. Vậy tôi có thể sử dụng ánh sáng đỏ bất cứ lúc nào? Bạn có thể sử dụng ánh sáng đỏ bất cứ lúc nào. Thực tế, ánh sáng đỏ, tôi thấy nó rất thư giãn. Thỉnh thoảng tôi sẽ sử dụng giường ánh sáng đỏ của mình ngay trước khi đi ngủ, và ngủ như một em bé. Chúng tôi cũng đã làm như vậy ở nhà, vì vậy tôi chỉ đang kiểm tra. Tôi đã tìm kiếm trên Google để xem liệu nó có phải là điều sẽ đánh thức tôi không. Tôi biết bạn đúng. Ánh sáng xanh là thứ đánh thức chúng ta. Một chút lạc đề, nhưng tôi vừa thấy bạn uống một ngụm nước đó. Trong nước đó có gì? Nước hydro. Tại sao nước hydro? Đây là một máy tạo hydro nhỏ. Tôi không biết bạn có thể vẫn thấy nó hay không, nhưng nó đang làm gì đó. Có một cái nhỏ– Cầm nó lên và bạn sẽ có thể thấy trên camera. Có một cái bơm điện phân nhỏ ở dưới đó, và nó về cơ bản đang thêm khí hydro vào nước. Không còn nhiều trong đó, nhưng nếu bạn đổ đầy nước, bạn có thể thấy điều đó. Ý tôi là, thật thú vị. Tôi hoàn toàn tin rằng nước hydro là nước tốt nhất mà bạn có thể đưa vào cơ thể con người. Và có một trang web tên là hydrogenstudies.com có khoảng 1.350 nghiên cứu trên trang đó. Bạn có thể truy cập hydrogenstudies.com. Khi bạn đến trang đó, bạn thực sự có thể tìm kiếm theo các thử nghiệm lâm sàng trên người hoặc thử nghiệm lâm sàng trên động vật. Bạn có thể sắp xếp và xem các thử nghiệm lâm sàng trên người và xem tất cả các cách mà khí hydro được sử dụng trong các phương pháp điều trị liệu pháp, giảm viêm, cải thiện sự hấp thụ của các sản phẩm bổ sung, cải thiện hiệu suất thể thao, giải quyết tình trạng đau cơ chậm phục hồi, và giảm viêm thần kinh. Ý tôi là, có rất nhiều thử nghiệm lâm sàng chứng minh hiệu quả của khí hydro trong cơ thể.
    Mọi người hít khí hydro qua ống thông mũi, qua ống thông tai, qua ống thông mắt, vì bạn có thể hít khí hydro. Nhưng việc uống nước hydro lại có tác động rất tích cực đến tình trạng viêm trong cơ thể. Khi bạn bơm khí hydro vào đó, nó không chỉ thoát ra từ phía trên, phải không? Không, nó được niêm phong, vì vậy nó nằm dưới áp lực. Điều xảy ra là nó buộc khí trở lại vào chất lỏng. Được rồi. Và vì vậy, chất lỏng thực tế có nồng độ khí hydro cao. Càng lạnh chất lỏng, bạn càng có thể hòa tan nhiều khí hơn. Vì vậy, mất khoảng năm giờ để nó tan biến khỏi đó. Một số người sử dụng viên nén hydro H2. Tôi chỉ sử dụng bình hydro này và mang theo nó mỗi nơi tôi đi. Tôi nhận thấy khi tôi không có nó. Có bao nhiêu bạn bắt đầu nghĩ về sức khỏe lâu dài của mình khi bạn bước sang tuổi 30? Đối với tôi, đây là một khoảnh khắc thức tỉnh khi tôi nghĩ với bản thân, “Được rồi, chắc tôi cần bắt đầu chú ý nhiều hơn một chút bây giờ.” Tôi đã cảm thấy một sự thay đổi trong bản thân khi tôi bước sang tuổi 30 với những thứ như quá trình trao đổi chất, mức năng lượng của tôi. Vì vậy, năm nay không có gì khác biệt. Zoe, một công ty mà tôi đã đầu tư, nhưng cũng là một nhà tài trợ của podcast này, giúp tôi đưa ra những lựa chọn thực phẩm thông minh hơn dựa trên khoa học hàng đầu thế giới của họ và kết quả xét nghiệm của tôi. Nếu tôi đặt hàng thực phẩm, tôi biết cách khiến món ăn mang về của mình trở nên thông minh hơn bằng cách thêm những thứ như một phần rau để ăn trước hoặc chọn tùy chọn có nhiều chất xơ nhất. Zoe giúp tôi đưa ra lựa chọn đó. Nó hướng dẫn và huấn luyện tôi. Nó là huấn luyện viên dinh dưỡng cá nhân của tôi mà tôi có bên mình 24/7. Và để giúp bạn bắt đầu hành trình cùng Zoe và bắt đầu đưa ra những lựa chọn thực phẩm thông minh hơn, tôi đang tặng cho các bạn 10% khi bạn tham gia Zoe ngay bây giờ. Tất cả những gì bạn cần làm là sử dụng mã “CEO10” khi thanh toán khi bạn đăng ký. Thưởng thức và cho tôi biết bạn cảm thấy như thế nào. Một trong những chủ đề đang rất được quan tâm trong văn hóa hiện tại là chủ đề về một loại thuốc gọi là zempec. Bạn biết đấy, kể từ khi chúng ta nói chuyện, nó đã trở nên phổ biến hơn và xuất hiện ở khắp mọi nơi. Hôm qua, tôi đã xem công ty sản xuất zempec và tôi tin rằng nếu ứng dụng cổ phiếu Apple của tôi không lừa tôi, thì công ty này hiện trị giá hàng triệu triệu đô la. Ồ, tôi chắc chắn. Đúng vậy, zempec. Vì vậy, zempec là một peptide gọi là semaglotide. Nó là một chất ức chế GLP1. Có một loại khác gọi là terzepotide, thực sự đã hoạt động tốt hơn trong các thử nghiệm lâm sàng so sánh với semaglotide. Đó là phiên bản Wagovi hoặc phiên bản Manjaro. Semaglotide tôi nghĩ là zempec và Wagovi. Nhưng những loại thuốc này rất tốt cho những người bị tiểu đường type 2 hoặc béo phì nặng và có vấn đề với cơn thèm ăn, những người bị tiểu đường hoặc béo phì nặng. Tôi nghĩ rằng chúng đã trở thành thuốc cho những người chú trọng đến vẻ ngoài. Và những gì mà mọi người nhận ra bây giờ là tất cả các vấn đề với việc làm rỗng dạ dày, ruột bị liệt. Thực tế là khi bạn bắt đầu– Ruột bị liệt. Ruột bị liệt, đây là khi bạn thực sự bị tê liệt trong ruột. Bởi vì một trong những điều mà chúng làm chậm lại là việc làm rỗng dạ dày. Và vì vậy, nếu bạn làm chậm tốc độ làm rỗng dạ dày, rất thường là nội dung có thể phân hủy trong ruột. Và không phải là tôi hoàn toàn phản đối những peptide này. Nếu bạn sử dụng những peptide này, bạn phải tham gia vào một chương trình tập luyện sức mạnh. Vì vậy, bạn phải thực hiện bài tập kháng lực, vì một phần ba trọng lượng bạn giảm, thậm chí lên đến một nửa trọng lượng bạn giảm trong một số nghiên cứu, là khối lượng cơ. Vì vậy, nếu bạn đang sử dụng semaglotide hoặc terzepotide, thì bạn muốn đảm bảo rằng bạn cũng đang theo– đội ngũ lâm sàng của chúng tôi sẽ đưa bạn vào một peptide, một peptide hormone tăng trưởng, như surmoralin, hypermoralin để bảo vệ cơ bắp, và sau đó cũng đảm bảo rằng bạn tham gia vào một chế độ tập luyện sức mạnh tốt. Bởi vì chỉ việc sử dụng những loại này, bạn không thể giảm mỡ ở một điểm cụ thể. Và vì vậy, điều xảy ra là bạn bắt đầu huy động và chuyển hóa mỡ một cách quyết liệt rất thường từ má và từ khuôn mặt. Và mọi người đang bị gọi là mặt semaglotide hoặc mặt Wagovi như bây giờ họ đang nói, ở chỗ má của họ trở nên hõm vào, đôi mắt, các túi mỡ dưới mắt của họ được chuyển hóa. Đôi mắt của họ bắt đầu trông như bị lõm vào. Vì vậy, nếu bạn béo phì nặng hoặc có một lượng cân nặng đáng kể cần giảm, bạn phải chiến đấu với cơn thèm ăn. Hoặc là bạn đang ở giai đoạn tiền tiểu đường nghiêm trọng hoặc bạn bị tiểu đường, và chúng có thể thay đổi cuộc sống. Nhưng vì lý do đẹp đẽ, tôi nghĩ rằng có nhiều peptide tốt hơn và nhiều phương pháp tốt hơn để thực hiện điều đó. Cuộc sống của bạn dạo này thế nào? Nó thật tuyệt vời. Tôi nghĩ tôi đã nói với bạn trước khi tôi lên sóng hôm nay rằng tôi cảm thấy như mình đang sống sống cuộc đời của người khác. Tôi thật sự cảm thấy như vậy. Tôi không thể tin rằng mình đã tìm thấy điều gì đó mà nếu không có thể tôi đã làm miễn phí và theo cách nào đó đã biến nó thành tiền. Và bạn chắc chắn cũng cảm thấy như vậy. Khi bạn làm một podcast và thông điệp của bạn bắt đầu vang dội, chất lượng của những người mà nó thu hút. Ý tôi là, những căn phòng mà bạn có cơ hội tham gia. Và đối với tôi, tôi có một mức độ tò mò trí tuệ không thể thỏa mãn. Tôi siêu, siêu tò mò. Và việc tôi có thể ngồi xuống với những người như bạn, nhưng cũng là những bộ óc vĩ đại nhất thế giới đang nghiên cứu về sự trường thọ, chống lão hóa, biohacking, ung thư, tỷ lệ tử vong, hiệu suất thể thao, thực sự khiến tôi phải tự nhắc nhở rằng mình đang sống. Cùng với đặc quyền của chúng ta là nỗi đau. Đúng rồi. Nỗi đau đó là gì? Bạn cần phải thành thật với tôi ở đây vì đây chính là lý do chúng tôi bắt đầu podcast này nhiều năm trước. Bạn biết đấy, đối với tôi, nỗi đau là khi tôi trở nên nổi tiếng hơn, tôi đoán vậy, và khi thông điệp của tôi được đón nhận, tôi đã trở nên hơi xa cách với những người mà tôi ban đầu đã muốn phục vụ và hỗ trợ. Tôi đã có nhiều phản hồi cá nhân hơn. Ý tôi là, trong giai đoạn đầu, tôi đã có nhiều sự tương tác hơn. Và bây giờ tôi thực sự không thể tương tác với nhiều người mà họ muốn tôi làm như vậy, những người thực sự cần tôi. Và tôi đã chuyển sự chú ý của mình vào việc cố gắng đào tạo và hỗ trợ đào tạo càng nhiều người đủ tiêu chuẩn như tôi có thể để chúng tôi thực sự có thể chạm đến số đông. Và tôi không có ý tưởng rằng thông điệp này sẽ được đón nhận, và nó đã vang lên theo cách mạnh mẽ đến mức chấn động công ty của tôi.
    Và, bạn biết đấy, một trong những điều tồi tệ nhất là cảm giác bị đè nặng bởi thành công của chính mình. Điều đó không hoàn toàn xảy ra, nhưng thông điệp bắt đầu vang vọng và có rất nhiều người tìm đến để thực hiện các bài kiểm tra của chúng tôi và tìm kiếm dịch vụ của chúng tôi, họ thực sự cần chúng tôi, và tôi cảm thấy gánh nặng của nhu cầu đó. Chúng tôi đã, trong một thời gian, không thể đáp ứng. Chúng tôi đã quá tải, và trong một số trường hợp, điều đó đã trở thành sự châm biếm. Điều đó đã ổn định lại bây giờ, nhưng bạn biết đấy, đó giống như, cẩn thận với những gì bạn yêu cầu, vì bạn có thể nhận được nó. Nhưng đồng thời, tôi sẽ không thay đổi điều gì. Tôi cảm thấy như một người may mắn nhất trên thế giới. Còn về ảnh hưởng đến gia đình thì sao, vì bạn có con cái và tất cả những điều đó? Bạn biết đấy, đó là phúc lành lớn nhất đối với tôi. Các con tôi đến sân bay LAX và trong vòng vài giờ tới, chúng đang ở trên không ngay bây giờ. Tôi có ba đứa trẻ, và hai đứa lớn nhất làm việc cho tôi toàn thời gian. Con gái tôi vừa tốt nghiệp trường y tá. Cô ấy đang bắt đầu tiến sĩ về y tá. Con trai tôi chậm khoảng 14 tuần so với cô ấy, vì vậy cả hai sẽ cùng theo đuổi tiến sĩ về y tá, và cả hai sẽ có bằng tiến sĩ về y tá. Và đó là phúc lành lớn nhất trong cuộc sống khi bạn thấy rằng con cái bạn có niềm đam mê, vì tôi cảm thấy bạn có thể dạy con cái bất kỳ điều gì, nhưng bạn không thể cho chúng một niềm đam mê. Và thực tế là chúng quan tâm đến tôi và những gì tôi đang làm đến mức muốn theo bước tôi, điều đó vượt xa bất cứ điều gì tôi có thể diễn đạt bằng lời. Vì tôi đi du lịch cùng với các con, tôi gặp gỡ khách hàng cùng với các con, và vợ tôi cũng trong ngành. Tôi nghĩ rằng nhịp độ cuộc sống của chúng tôi sẽ khó khăn hơn nhiều nếu tôi không có gia đình bên cạnh. Tôi đã thấy Tiến sĩ Peter Atia nói trong một podcast một lần và tôi đang diễn đạt lại, vì vậy tôi không biết liệu mình có nói đúng không. Nhưng ông ấy đã nói, “Bạn có 19 năm với con cái của bạn. 18 năm đầu tiên là từ khi chúng ra đời đến khi chúng 18 tuổi, và sau đó chúng đi xa. Năm cuối cùng trải dài trong suốt quãng đời còn lại của chúng.” Và tôi nghĩ thật buồn, vì tôi dành nhiều thời gian hơn với các con bây giờ so với hầu như kể từ ngày chúng ra đời. Và chúng đang trở thành những người trưởng thành thực sự truyền cảm hứng cho tôi. Vì vậy, tôi nghĩ rằng trong tất cả những phúc lành mà Chúa đã ban cho tôi, đó là phúc lành lớn nhất. Còn vài điều khác mà tôi thực sự tò mò khi biết rằng tôi sẽ nói chuyện với bạn hôm nay. Một trong số đó là những gì chúng ta đã nói ở đó với gia đình bạn, đó chính là vai trò của cộng đồng. Chúng ta rõ ràng đang ở trong một cơn đại dịch cô đơn. Chà, chúng tôi đã biết trong lĩnh vực tuổi thọ, và đây là một thực tế quan trọng, rằng nếu bạn muốn giảm tuổi thọ của ai đó xuống một nửa ở bất kỳ độ tuổi nào, hãy đặt họ trong tình trạng cô lập. Vì vậy, nếu bạn đặt một con người trong sự cô lập, bạn sẽ giảm tuổi thọ của họ xuống một nửa. Làm thế nào bạn có thể thấy điều đó trong dữ liệu? Bởi vì có một thứ chúng tôi gọi là hội chứng trái tim tan vỡ hoặc hội chứng người chăm sóc, và điều đó đã được ghi chép rõ ràng trong người cao tuổi. Bạn biết đấy, khi bạn có một người bạn mà bạn đã bên cạnh suốt 40, 50 hoặc 60 năm, và người bạn đó qua đời rất sớm sau đó, người bạn thứ hai sẽ ra đi. Tôi luôn nghĩ điều đó là một huyền thoại, như một câu chuyện đẹp về nỗi đau và tình yêu. Những gì chúng tôi gọi là hội chứng trái tim tan vỡ không liên quan gì đến một trái tim tan vỡ, mà tôi muốn nói đến trạng thái cảm xúc, ý tôi là tần suất và sự thay đổi của cơ thể họ. Và khi cái này đầu hàng, cái này cũng sẽ đầu hàng. Tâm trí và cơ thể. Khi tâm trí đầu hàng, cơ thể cũng đầu hàng. Có rất nhiều bằng chứng mới xuất hiện thực sự đang cung cấp một số khoa học cho lý thuyết rằng cảm xúc có thể làm chúng ta bị bệnh. Và tôi nghĩ mọi người đều tin rằng và rằng stress thực sự có thể dẫn đến bệnh lý và dẫn đến bệnh tật. Nhưng bạn biết rằng khi chúng ta cô lập con người, thật khó để hoàn toàn cô lập họ, nhưng chúng ta biết rằng khi chúng ta cô lập con người, điều đó có một tác động rất lớn đến tuổi thọ. Một số nghiên cứu và khoa học tồi tệ nhất mà chúng tôi thực hiện là khi chúng tôi nghiên cứu các thành phần của cơ thể hoặc tế bào từ cơ thể con người trong sự cô lập. Khi bạn lấy một tế bào ra và cho vào một đĩa petri và bạn nhìn cách mà nó hành xử trong ống nghiệm, và sau đó bạn giả định khi bạn đưa tế bào đó trở lại cơ thể, nó sẽ hành xử như vậy vì các tế bào cũng tồn tại trong cộng đồng. Chúng trao đổi với môi trường bên ngoài của chúng. Chúng loại bỏ chất thải. Chúng sửa chữa. Chúng giải độc. Chúng là một cộng đồng rất năng động. Và vì vậy bạn biết đấy, tác động của cộng đồng có ý nghĩa từ cấp độ tế bào trở xuống. Họ thực hiện các nghiên cứu trên động vật về loại vấn đề này, đúng không? Oh vâng, không có nghi ngờ gì. Về sự cô đơn và cô lập. Về sự cô đơn và cô lập. Và điều đó có một tác động rất lớn đến tuổi thọ. Đã một thời gian kể từ khi tôi đọc một nghiên cứu về động vật, nhưng chúng tôi đã biết rằng sự cô lập có tác động rất lớn đến tỷ lệ tử vong. Vì vậy, nếu khi một người thân được chuyển vào một cơ sở chăm sóc hỗ trợ, hoặc chúng tôi xem xét sự gần gũi của các thành viên trong gia đình với một người mẹ hoặc cha vừa mất một người bà hoặc ông vừa qua đời, và bạn biết rằng gia đình sẽ không đến thăm thường xuyên và bây giờ người đó đang trong tình trạng cô lập. Và tôi nói đến sự cô lập, không hoàn toàn bị cô lập, nhưng họ đã xa rời hoạt động hàng ngày, điều đó có tác động mạnh mẽ đến tuổi thọ. Vì vậy, đó là một yếu tố đồng-mắc mà chúng tôi đã sử dụng. Chủ yếu là ở người cao tuổi, nhưng điều đó cũng sẽ xảy ra ở những độ tuổi trẻ hơn. Vì vậy, tôi nghĩ rằng cộng đồng ngày càng trở nên quan trọng. Đối với tôi, bạn biết đấy, tôi nhớ khi tôi bán công ty của mình, đối tác của tôi, Grant Cardone, vào thời điểm đó, đã nói với tôi, ông ấy nói, “Khu vực của bạn sắp nhỏ lại nhiều.” Và tôi đã nói, “Điều đó không có ý nghĩa. Khu vực của tôi sắp mở rộng lớn hơn.” Và điều đó đúng. Những gì ông ấy nói là rất đúng. Bạn biết đấy, tôi dành phần lớn thời gian của mình với các con. Chúng đang làm việc cho tôi toàn thời gian. Chúng tôi đi du lịch cùng nhau. Chúng tôi gặp gỡ khách hàng cùng nhau. Chúng tôi cùng nhau đi săn. Chúng là những người ủng hộ lớn của doanh nghiệp.
    Họ đã mắc “con vi rút” đó ở trường cùng nhau.
    Bạn biết đấy, đứa con út của tôi vẫn sống với tôi.
    Vì vậy, vòng tròn của tôi đã nhỏ lại rất nhiều, dù bạn thấy tôi ở đó với như Dana White và, bạn biết đấy, những người nổi tiếng và vận động viên.
    Và đó là những khoảnh khắc chớp nhoáng.
    Nhưng trong cuộc sống hàng ngày của tôi, mỗi tuần và mỗi tháng, tôi hiện đang sống bên gia đình và một đội ngũ rất nhỏ mà tôi có mức độ tin tưởng cao.
    Họ thực sự đang giúp tôi tiếp tục phục vụ, bạn biết đấy, cho các khách hàng mà tôi đang làm việc cùng.
    Còn về hưu thì sao, về mục đích và vai trò của nó đối với tuổi thọ của chúng ta?
    Đã lâu rồi tôi không còn nhớ bảng VBT, bảng cơ bản biến đổi nữa, nhưng có một yếu tố xác suất cho hưu trí và sự tương tác cộng đồng.
    Và tôi đã quên chính xác mức độ tác động là gì, nhưng chúng tôi đã có một mô hình xác suất mà chúng tôi sử dụng dữ liệu nhân khẩu học này.
    Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, tỷ lệ tử vong tăng nhanh sau khi về hưu.
    Tôi không biết tôi đã nghiên cứu đủ sâu về khoa học để thực sự bình luận chính xác về nó, nhưng chắc hẳn nó có liên quan đến việc mất đi cảm giác mục đích.
    Khi bạn nhìn vào những khu vực xanh và những người sống trăm tuổi, một trong những chủ đề quan trọng, thậm chí còn vượt xa chế độ ăn uống, vì bạn biết đấy, chế độ ăn rất khác nhau.
    Bạn biết đấy, Singapore có một trong những tuổi thọ cao nhất trên Trái Đất, với lượng thịt tiêu thụ cao nhất.
    Sardinia có tuổi thọ kéo dài rất lâu. Họ tiêu thụ lượng bánh mì, mì ống và bột cao. Bạn biết đấy, những khu vực xanh ở Địa Trung Hải tiêu thụ lượng dầu, cá và chất béo cao.
    Nhưng một chủ đề chung giữa tất cả họ là khả năng di chuyển đến tuổi già và cảm giác mục đích.
    Và không có khái niệm về các cơ sở chăm sóc trợ giúp, nơi chăm sóc trợ giúp là khi ông bà quay trở lại sống với con cái và sống cùng họ cho đến ngày họ qua đời.
    Và có thể mục đích của bà chỉ là lấy rau về cho bữa tối hôm đó.
    Và mục đích của ông có thể là tiếp tục làm thắt lưng cho một thợ thuộc da gần đó, nhưng họ có một cảm giác mục đích.
    Khi bạn nhìn lại công việc của bạn trong ngành bảo hiểm nhân thọ và vai trò mà bạn đã đảm nhận, liệu có phần nào đó mà bạn nhìn lại bây giờ và nghĩ về ngành nghề mà bạn cảm thấy không đúng đắn?
    Bởi vì bạn không thể tiếp cận những người đó do luật pháp và quyền riêng tư, như bạn đã nói.
    Sẽ có sự vi phạm của nhiều loại chính sách khác nhau và vân vân. Nhưng có điều gì khác trong thực hành mà bạn thấy không đạo đức không?
    Chỉ là thực tế rằng, bạn biết đấy, tôi không được phép có bất kỳ liên lạc nào với bệnh nhân hoặc bác sĩ đào tạo.
    Và tôi hiểu vì lý do chính đáng, bởi vì hầu hết những người làm công việc này không có giấy phép hành nghề y.
    Họ không muốn họ nhảy vào thực hành y học.
    Nhưng khi bạn nhận thấy những điều rõ ràng và mà bạn biết có thể bác sĩ sẽ đánh giá cao cú điện thoại đó.
    Ôi trời, tôi không biết rằng cô ấy đang ở trên đơn thuốc khác. Cảm ơn bạn đã gọi cho tôi.
    Ý tôi là, không phải để làm hại họ hay tiếp quản việc hành nghề y của họ.
    Nhưng tôi thực sự ước rằng cơ sở dữ liệu sẽ được công khai.
    Các cơ sở dữ liệu được sử dụng trong việc dự đoán tỷ lệ tử vong, theo ý kiến của tôi, có thể thay đổi bộ mặt của nhân loại.
    Tôi biết lý do tại sao họ không, bởi vì nó sẽ làm đảo lộn nền y học hiện đại theo một cách mà theo ý kiến của tôi, sẽ là thảm họa.
    Nó sẽ tiêu diệt công việc kinh doanh của họ, đúng không? Bởi vì họ cần mọi người chết, thực sự.
    Họ cần, bởi vì họ không muốn trả tiền.
    Chà, bạn biết đấy, các khoản tiền trợ cấp cần người chết. Bảo hiểm nhân thọ muốn mọi người sống lâu hơn một chút.
    Được rồi. Ồ vâng, bởi vì họ sống lâu hơn thì họ sẽ phải trả nhiều hơn.
    Họ sống lâu hơn thì họ sẽ phải trả nhiều hơn.
    Nhưng với các khoản tiền trợ cấp, bạn thực chất đã đặt cọc một khoản tiền, vì vậy họ muốn khoản tiền đặt cọc đó.
    Đảm bảo là một nguồn thu nhập trọn đời.
    Ôi, vậy nếu bạn có thể khiến mình ra đi vào ngày mai, thì điều đó sẽ tốt cho tôi.
    Và cùng một công ty làm cả hai.
    Cùng một công ty làm cả hai.
    Được rồi.
    Có một cái gọi là hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, khoản trợ cấp nhân thọ, một lilac, nơi bạn thực sự đặt một khoản trợ cấp và một hợp đồng bảo hiểm nhân thọ vào cùng một người, và bạn không thể thua.
    Tôi đã làm một bài kiểm tra di truyền với 10x.
    Bạn đã làm?
    Tôi đã làm. Và như bạn đã nói, bạn không thể cung cấp cho tôi kết quả của bài kiểm tra của tôi.
    Nhưng tôi muốn mời Dr. Carrie Sada, người sẽ cung cấp cho tôi những kết quả đó bây giờ, và cô ấy sẽ giải thích một chút cho tôi về kết quả của tôi và cũng như bài kiểm tra này là gì và nó có ý nghĩa gì đối với tôi.
    Vì vậy, tôi rất háo hức để xem kết quả.
    Tôi cũng hào hứng khi bạn xem chúng.
    Hãy gọi cô ấy vào.
    Vài ngày trước, tôi đã có một người đến studio của tôi và họ đã lấy mẫu ở trong miệng tôi cho một cái gọi là bài kiểm tra methylation di truyền 10x, tôi tin.
    Bài kiểm tra đó là gì và tại sao tôi lại làm nó?
    Bạn đã làm nó để xem xét năm gen methylation chính.
    Vì vậy, hãy nhớ rằng nếu chúng ta rút mã di truyền của bạn, chúng ta sẽ có rất nhiều thông tin không thể hành động.
    Tôi có thể thấy rằng bạn có làn da ô liu tối, bạn có đôi mắt tối, bạn có dái tai tách rời, nhưng không có gì bạn có thể làm gì với thông tin di truyền đó.
    Chúng tôi muốn thông tin di truyền có thể hành động.
    Vì vậy, mặc dù bạn không thể đi vào và sửa đổi gen, bạn có thể thường xuyên bổ sung cho chức năng của nó.
    Và các gen methylation rất đặc biệt bởi vì chúng mã hóa cho quá trình chuyển đổi một nguyên liệu thô thành dạng có thể sử dụng.
    Vì vậy, đổi lại, chúng ta tiếp nhận axit folic hoặc các dẫn xuất của nó, nhưng chúng ta chuyển đổi nó thành một dạng có thể sử dụng gọi là methylfolate.
    Và vì vậy quá trình này được gọi là methylation.
    Đó là quá trình quan trọng nhất mà con người trải qua.
    Chúng ta thực hiện 300 tỷ lần mỗi ngày.
    Và khi bạn có sự đứt gãy ở một số gen nhất định, điều này có nghĩa là cơ thể bạn không chuyển đổi.
    Cơ thể bạn không đang chuyển đổi một nguyên liệu thô thành dạng có thể sử dụng.
    Và điều này gây ra sự thiếu hụt.
    Và thường thì sự thiếu hụt này dẫn đến một số bệnh tật phổ biến nhất mà chúng ta phải chịu đựng.
    Dr. Carrie Sada.
    Xin chào. Cảm ơn vì đã mời tôi.
    Bạn có thể cho chúng tôi biết một chút về tiểu sử và bối cảnh của bạn không?
    Chắc chắn rồi.
    Đào tạo ban đầu của tôi là phẫu thuật.
    Nó liên quan đến sản khoa và phụ khoa.
    Và tôi nhận ra rằng nhiều bệnh mãn tính hơn đang xảy ra và mọi người thực sự không khá lên.
    Vì vậy, đào tạo chuyên sâu của tôi là về y học chức năng, một phương pháp tiếp cận toàn diện hơn.
    Tôi có hai bằng thạc sĩ về lĩnh vực này và đã gặp ông Brekka.
    Đã tám năm rồi.
    Thật đã lâu.
    Và trong một căn phòng nhỏ, chúng tôi đã bắt đầu xem xét các bài kiểm tra di truyền này và lý do mà mọi người không khỏe lên.
    Vì vậy, tôi có kết quả xét nghiệm ở đây, xin tiết lộ hoàn toàn, tôi vẫn chưa xem chúng.
    Jack ở đây đã đưa chúng vào iPad của tôi và cho tôi biết có thể vuốt lên để xem.
    Vậy tôi đang xem cái gì ở đây? Và nó cho tôi biết điều gì?
    Được rồi. Vì sự cho phép của bạn, tôi có thể chia sẻ điều đó, tất nhiên, vì điều đó rất quan trọng.
    Chỉ nếu nó tốt thôi.
    Tôi muốn nói với bạn, cha mẹ bạn đã giúp bạn rất nhiều.
    Vâng, họ đã làm vậy. Bạn đã thắng trong xổ số di truyền.
    Hãy nhớ rằng trong di truyền, tôi nghĩ mọi người thường nhầm lẫn.
    Gen giống như bản thiết kế.
    Mẹ bạn viết một nửa bản thiết kế đó và cha bạn viết nửa còn lại và bạn sinh ra với nó.
    Bạn sẽ mang theo nó đến khi chết.
    Vì vậy, khi bạn có điều gì đó không hoàn toàn như bạn muốn,
    Thuật ngữ chúng tôi thường sử dụng là biến thể.
    Khi điều đó xảy ra, chúng ta muốn tìm cách để khắc phục điều đó.
    Cách chúng tôi mã hóa màu sắc để làm cho nó dễ hiểu hơn là nếu bạn có một bản sao bình thường từ mỗi phụ huynh, đó là màu xanh.
    Và nếu bạn có một bản sao từ một phụ huynh là bình thường, nhưng một bản sao không bình thường,
    chúng tôi sẽ tô màu đó thành vàng và bạn có một trong số đó.
    Và nếu cả hai bản sao đều không bình thường, đó là màu đỏ và bạn không có bất kỳ bản nào trong số đó, điều đó thật tuyệt.
    Ý nghĩa của việc đó là gen màu xanh sẽ mã hóa 100%. Bạn đã sẵn sàng đi.
    Gen màu vàng, khoảng 40%.
    Gen màu đỏ, 10% hoặc ít hơn.
    Và hãy nghĩ về nó giống như việc đưa nan hoa vào bánh xe và làm tắc nghẽn nó vì những gen này theo một con đường.
    Đó là con đường methyl hóa.
    Tôi thích nghĩ về methyl hóa như là kích hoạt.
    Như chúng ta đã nói về việc lấy một cái gì đó thô, đưa vào và cho phép bản thân chuyển đổi nó thành thứ mình có thể sử dụng.
    Vì vậy, nếu bạn có bất kỳ rắc rối nào trong con đường đó, bạn sẽ không hiệu quả như mong muốn.
    Vì vậy, bạn sẽ muốn điều chỉnh cho gen biến thể của mình.
    Vì vậy, bạn đang có một gen đầu tiên rất tốt.
    Có lẽ đó là một trong những gen phổ biến nhất.
    Và đó là một trong những cái thực sự phổ biến.
    Chúng tôi đưa nó lên một cấp độ tiếp theo.
    Chúng tôi theo dõi con đường này đến cùng.
    Và lý do mà điều này quan trọng là vì nó ảnh hưởng đến mọi thứ trong bạn.
    Nó ảnh hưởng đến cách bạn ngủ.
    Cuối cùng, nó ảnh hưởng đến cách bạn ngủ, cách chức năng tuyến giáp của bạn, cách chức năng ruột của bạn, tâm trạng của bạn, cách bạn giải độc, đặc biệt là kim loại nặng, cách bạn giải độc.
    Nó ảnh hưởng đến tình trạng viêm trong cơ thể bạn, khả năng bạn có thể chống lại các gốc tự do.
    Tất cả đều quan trọng.
    Và đó là lý do tại sao đây không chỉ là dữ liệu.
    Đó là dữ liệu thực.
    Vì vậy, nếu bạn không điều chỉnh gen màu vàng của mình, bạn sẽ không làm tốt tất cả những điều đó.
    Giải độc, chống viêm, chuyển động ruột của bạn, những điều như vậy.
    Và đó là một giải pháp khá đơn giản cho bạn.
    Nếu bạn không kích hoạt những chất dinh dưỡng đó, thì hãy cho bạn những chất dinh dưỡng đã được kích hoạt.
    Ví dụ, bạn rất có thể gặp khó khăn trong việc kích hoạt B12.
    Đó có lẽ là một vấn đề mà bạn không hiệu quả.
    Tất nhiên bạn vẫn làm được, nhưng bạn không hiệu quả vì nó không phải là màu xanh.
    Vì vậy, bạn sẽ want muốn dùng dạng B12 đã được kích hoạt, dạng B12 methyl hóa.
    Vì vậy, bằng cách làm điều đó mỗi ngày, tôi nghĩ rằng nó giống như con đường bị hỏng, nhưng bạn đã xây dựng một cây cầu qua nó.
    Vì vậy, đó là cách bạn có thể bù đắp cho gen biến thể hoặc sự đứt gãy gen đó.
    Chúng tôi cũng thích gọi chúng một cách trìu mến.
    Trong kết quả của tôi, nó nói rằng một phụ huynh đã truyền cho tôi một đột biến gen, đó là cái nào?
    Anh ấy muốn biết ai để đổ tội.
    Vì vậy, đó là điều.
    Trừ khi bạn thử nghiệm cha mẹ mình, bạn sẽ không thực sự biết ai đã đưa cho bạn cái gì.
    Bạn biết rằng bạn có một người đã cho bạn một gen bình thường và một người đã cho bạn một biến thể, và đó là lý do tại sao nó màu vàng.
    Điều gì khác có ý nghĩa gì với tôi ở cấp độ thực tiễn?
    Tôi muốn biết liệu có bất kỳ loại ảnh hưởng sức khỏe nào mà tôi nên biết đến không.
    Vì vậy, bất cứ khi nào bạn có bất kỳ loại biến thể nào trong methyl hóa của mình, đặc biệt là trong con đường phía dưới,
    bạn phải hiểu rằng điều đó sẽ ảnh hưởng đến tất cả những điều khác.
    Vì vậy, tác động có thể từ những vấn đề ngủ đơn giản đến việc không thể ngủ chút nào.
    Nó có thể là tâm trạng, vấn đề ruột.
    Nhưng bạn có thể loại bỏ nó bằng cách dùng bổ sung.
    Bạn có thể cho tôi biết về loại hồ sơ tồi tệ nhất mà bạn đã thấy và những hậu quả thực tế mà điều đó gây ra khi tất cả năm dấu hiệu của họ…
    Bị gián đoạn.
    Vâng, chúng tôi đã thấy những trường hợp có sự kết hợp mạnh mẽ giữa màu đỏ và màu xanh.
    Và đây là nơi bạn thấy sự thay đổi nhân cách đáng kể, đáng kể…
    Những gì chúng tôi gọi là bệnh tâm thần, ADD nặng, ADHD, OCD, trầm cảm hưng cảm, lưỡng cực.
    Bạn sẽ thấy tiền sử rất cao về nghiện do mức dopamine thấp.
    Bạn thấy các rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng, các vấn đề ruột rất nghiêm trọng, đầy hơi, tiêu chảy, táo bón, dễ bị kích thích, co thắt mà dường như không thể điều trị bằng liệu pháp thông thường hoặc thay đổi chế độ ăn uống.
    Đó là những trường hợp tuyệt vời để theo dõi đội ngũ lâm sàng làm việc vì bằng cách làm cho methyl hóa đúng, tôi đã thấy những trường hợp đó được đội ngũ lâm sàng của chúng tôi giải quyết và nhiều triệu chứng trong số đó trở nên hoàn toàn khỏi bệnh.
    Chúng tôi có rất nhiều cơ hội để biến những người tốt thành vĩ đại, nhưng khi bạn có thể thay đổi thực chất cuộc sống của một người bằng cách sửa chữa những đột biến gen đó, đó là lúc bạn thực sự tạo ra ảnh hưởng.
    Có năm chữ cái viết tắt này ở đây, compt, và sau đó nó nói tâm trí, AHCY, sau đó nó nói tâm trí, MTRR, sau đó nó nói ruột trên, MTR, và đó là ruột dưới, đó là một cái mà tôi có một cái màu vàng ở đây.
    Và rồi có một vấn đề khó chịu, tôi không nên nói thế, MTHFR, liên quan đến tâm trí và ruột. Đây là năm yếu tố cho quá trình methyl hóa, mà thực sự liên quan đến cách tôi xử lý các thành phần tôi đưa vào cơ thể. Và tôi đoán rằng những yếu tố này đang ở các giai đoạn khác nhau trong cơ thể tôi. Vậy những thứ có đề cập đến tâm trí thì ở trong đầu tôi, cái nói về ruột trên thì ở phần trên của ruột tôi, cái nói về ruột dưới thì ở phần dưới của ruột tôi, và cái MTHFR, nói đến tâm trí và ruột, thì đúng là như vậy. Và lý do là, hãy nhớ rằng, những điều này là tuần tự, đúng không? Vì vậy, tôi luôn sử dụng phép ẩn dụ rằng hãy tưởng tượng như một cuộc truyền cát, đúng không? Bạn có một loạt các chàng trai đứng xếp hàng và có một chàng trai đang lấy các bao cát từ xe tải và chuyển cho chàng trai tiếp theo. Và anh ta chuyển cho chàng trai tiếp theo và cứ thế tiếp tục. Vậy nếu ở giai đoạn đầu trong chuỗi này, anh ta lẽ ra phải lấy mười bao cát từ xe tải, nhưng anh ta đã làm rơi bốn bao. Tốt nhất mà những người còn lại trong hàng có thể làm là sáu bao. Nói cách khác, nếu một gen sớm như MTHFR, nằm ở giai đoạn đầu trong chu trình methyl hóa, bị tổn thương, thì nó sẽ làm giảm khả năng của toàn bộ chuỗi phía sau. Và nếu sau vài gen snip, bạn có một gen snip chủ chốt khác, nó sẽ làm tổn thương những thứ phía sau hơn nữa. Vì vậy, lý do khiến MTHFR là một trong những vấn đề tồi tệ nhất để có, nhưng dễ sửa chữa nhất, là bởi vì nó ở giai đoạn sớm nhất trong chu trình methyl hóa. Được rồi, nó đứng nhất. Đúng không? Nó đứng nhất. Vì vậy, nếu đó là đỏ, có nghĩa là cả hai bố mẹ đã truyền cho bạn đột biến gen đó, bạn có thể gặp hậu quả xuyên suốt chu trình methyl hóa. Vậy điều đó có phải là bạn thường thấy nếu ai đó có… Vâng, đây là lý do nếu bạn tìm kiếm hậu quả của MTHFR hoặc MTHFR và sảy thai, MTHFR và ADD, MTHFR và ADHD, MTHFR và lo âu, bạn sẽ thấy hàng tá bài viết và các nghiên cứu lâm sàng liên kết đột biến gen đó với những gì dường như là một loạt hậu quả rộng lớn. Vậy, loạt hậu quả rộng lớn đó thực sự liên quan đến các gen snip nằm phía sau, nhưng chúng bị ảnh hưởng vì không nhận được nguyên liệu thô mà chúng cần để thực hiện công việc của mình. Và theo ý kiến của tôi, đó là một trong những điều bị bỏ qua nhiều nhất trong y học hiện đại, đơn giản như xét nghiệm này và dễ dàng và rộng rãi như nó có. Tôi ngạc nhiên vì nhiều phòng khám tuyến đầu không làm điều này, vì mọi người chỉ làm một lần trong đời và họ bổ sung cho sự thiếu hụt. Và đôi khi bạn sẽ thấy những thay đổi kỳ diệu trong cuộc sống của họ. Gary, cảm ơn bạn. Tôi sẽ để những kết quả, kết quả của tôi trong phần mô tả của tập này bên dưới, chính xác như nó đang ở đây trước mặt tôi để mọi người có thể thấy và các chi tiết về cách tôi đã làm xét nghiệm, vv. sẽ có sẵn ở đó cho các bạn kiểm tra. Như bạn đã biết, chúng tôi có một truyền thống khép lại trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, không biết ai sẽ nhận lấy. Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là câu này. Tôi ước tôi biết khách mời cuối cùng của bạn là ai. Được rồi, vì vậy họ nói rằng họ đang trích dẫn ai đó và nó nói, “Gundalini nói, ‘Hãy trở thành sự thay đổi mà bạn muốn thấy trong thế giới. Thay đổi mà bạn muốn thấy là gì?’” “Gundalini nói, ‘Hãy trở thành sự thay đổi bạn muốn thấy trong thế giới. Thay đổi mà bạn muốn thấy là gì và bạn sẽ trở thành nó như thế nào?’” Vâng, tôi muốn thấy mọi người sống cuộc sống khỏe mạnh hơn, hạnh phúc hơn, lâu dài hơn, cuộc sống viên mãn hơn, và tôi sẽ trở thành điều đó bằng cách tiếp tục truyền đạt thông điệp. Và đó là lý do tôi ở đây. Và đó là khi tôi thức dậy mỗi ngày với tinh thần mới mẻ và tôi không thể sánh được với Gandhi. Nhưng tôi sẽ dành phần còn lại của cuộc đời mình để tiếp tục truyền đạt thông điệp. Gary, cảm ơn bạn rất nhiều. Thật tuyệt vời khi hiểu bạn trong và ngoài camera, bạn là một con người chân thật và đáng mến. Cảm ơn bạn. Và ý định của bạn thật rõ ràng và trong sáng với tôi. Bạn biết đấy, tôi đã có rất nhiều người liên hệ với tôi kể từ cuộc trò chuyện trước của chúng ta và nói về giá trị mà lời khuyên của bạn đã mang lại cho cuộc sống của họ. Hàng ngàn và hàng ngàn người. Này, điều đó làm tôi… Ý tôi là, tôi đã xem cuộc trò chuyện lần trước. Tôi đã xem các email của mình vào thời điểm đó. Tôi đã tìm kiếm tên của bạn và khi tôi nói hàng ngàn, ý tôi là hàng ngàn và hàng ngàn người đang báo cáo có cuộc sống tốt hơn, cuộc sống hạnh phúc hơn vì họ đã nghe cuộc trò chuyện đó. Thật tuyệt vời. Họ có thể sẽ không thể liên hệ với bạn. Vì vậy, nhân danh những người đó, tôi muốn nói cảm ơn bạn rất nhiều vì đã làm những gì bạn làm vì điều đó rất quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng. Vâng. Nhưng, bạn biết đấy, đó là một rủi ro nghề nghiệp. Vâng, rất đúng. Đưa bản thân ra ngoài thế giới, như tôi có thể hiểu. Vì vậy, cảm ơn bạn rất nhiều, Gary. Tôi trân trọng thời gian của bạn. Rất vui được gặp bạn. (Nhạc)
    – 嘿,你在幹嘛? – 設定我們的恆溫器,在我們工作或睡覺時調至17度。
    我們這個冬天將通過從FortisBC獲得的一些簡單節能小貼士來控制我們的能源使用。
    哦,這樣可以省電還能省錢?也許可以用來買那些配套的冬季外套?
    嗯,不。我們也在把整套配套的服裝控制好。
    在fortisbc.com/energysavingtips上發現低成本和無成本的節能小貼士。
    – 配套的運動服? – 拜託,不要。
    沒有人真正告訴有焦慮的人這是什麼,
    這就是為什麼人們經常沒有具體的觸發因素可以指向。
    所以他們試圖將其歸咎於外部環境,但事實是他們存在缺陷。
    通常,還有…
    Gary Brecca。
    他是一位人類生物學家。
    花了20年在壽險業工作,預測人們何時會去世,精確到最近的月份。
    現在,他的使命是延長你的生命。
    幾天前,當有人給我嘴裡做取樣,這是什麼測試,我為什麼要這樣做?
    你是為了檢查你的父母是否給你遺傳了基因突變。
    這是現代醫學中最被忽視的事項之一,
    因為這種缺陷導致了我們所遭受的一些最常見的疾病。
    精神疾病、注意力缺陷多動障礙、強迫症、躁鬱症、雙相情感障礙、睡眠障礙,非常嚴重的腸道問題。
    我是說,還有很多病似乎無法通過傳統療法或飲食改變來解決,
    因為往往,疾病不是發生在我們身上,而是在我們內部發生。
    我不會停止向大眾傳達這個訊息,
    因為我想起了我曾經能夠在別人的生活中做出真正實質改變的那些時刻,
    而我沒有機會去做,感覺就像我在厚厚的玻璃牆後面,
    只是在看著盲人走進交通中。
    現在,我有機會去改變現狀。
    那麼,我們可以做些什麼簡單的事情來防止我們得到這些慢性疾病呢?
    我有五件事情會定期去做。
    第一步是,醒來後,我會…
    我想邀請Dr. Carrie Sada,她會告訴我我的測試結果。
    我想知道有沒有什麼健康問題是我應該知道的。
    好的,這本身就是個問題。
    恭喜,DiRoverseo Gang。我們取得了一些進展。
    63%的定期收聽本播客的你們沒有訂閱,這比69%下降了。
    我們的目標是50%。
    所以如果你曾經喜歡過我們發布的任何影片,如果你喜歡這個頻道,
    能否幫我一個小忙,點擊訂閱按鈕?
    這對這個頻道的幫助比你知道的要大,而這個頻道越大,你會發現嘉賓也越來越有名。
    謝謝你,希望你喜歡這一集。
    Gary。
    Stephen。
    很高興你又回來了。
    很高興回來,兄弟。真的。
    如果有人剛點擊這個播客而想知道為什麼要留著聽,
    你將引導對話。我會跟隨你的引導。
    我會追隨我的好奇心並問問題。
    但如果你掌握駕駛方向盤,他們將從今天的對話中得到什麼?
    我只是提供有關如何過上更健康、更快樂、更長壽的生活的數據,或許還有一些針對他們所面臨的最棘手健康挑戰的答案。
    當我說棘手的健康挑戰時,我指的是每個人都有這些小麻煩,對吧?
    體重增加、水腫、腦霧、缺乏集中力、早晨無精打采、缺乏深度睡眠。
    令人震驚的是,這些情況中有多少有著共同的根源。
    我是說,就像輪子的中心,所有這些個別的輻條都聚集在甲基化的共同中心。
    而甲基化本質上是人體內的營養缺乏。
    我通常不會用這個類比開始,但我會用一個類比來開始。
    當我在研究生院時,首先,我是一名人類生物學家,而不是醫生。
    我的本科學位是生物學,研究生學位是人類生物學。
    但是當我在研究生院的第二個四年時,獲得人類生物學學位,我不得不上所有這些植物生物學課程,
    我討厭這門課,因為我想學習解剖學和生理學,而我卻在學習藻類。
    但我對植物生理學的唯一記憶是,假設你有一片在棕櫚樹上腐爛的棕櫚葉,
    然後你叫一位真正的樹藝師、一位真正的植物學家來你家。
    如果他們看到那片葉子在樹上腐爛,他們不會碰那片葉子,而是會對土壤進行取心測試。
    然後他們會說,Steven,你知道嗎,這土壤裡沒有氮。
    他們將向土壤中添加氮,然後那片葉子就會癒合。
    唯獨我們不再以這種方式思考人類。
    我們對人類和人類的信任喪失了,對身體治癒的能力失去了信心。
    我們經常相信,有疾病和病理是發生在我們身上。
    而不是發生在我們內部的事情。
    如果你回到樹的比喻,你知道,你可以在土壤上放置任何你想要的東西,對吧?
    你可以為了補充而補充。
    而我認為很多人會在這個領域迷失,因為,他們聽說NMN很好,白藜蘆醇很好,
    CoQ10、聖約翰草、微量元素、維生素C,以及我應該吃一個綜合維生素。
    但不久之後,你就會陷入困境,因為你是為了補充而補充。
    而在樹的情況下,如果你沒有找到氮,葉子永遠不會癒合。
    而大多數人補充的原因是因為我們沒有數據。
    我們根本沒有關於我們身體的數據。
    你知道的,當我帶來時,你會遇到比我更多年輕的企業家,但當我遇到他們時,我有時會在做演講時提到他們。你可以問他們有關他們的優先事項,比如,對你來說最重要的事情是什麼?我的健康?健康對你有多重要?哦,這是我最優先考慮的事情。我說,好吧,來這裡,我們來聊聊你是多麼地優先考慮你的健康。然後你說,你經營什麼樣的業務?是一個市場營銷機構?你的業務每個月賺多少?每個月148,000美元。你的淨收入是多少?每個月38,250美元。你有多少名員工?16,000元。你的血紅蛋白A1C是多少?空白,對吧?你的睾丸素水平是多少?你的三酸甘油脂呢?你曾經看過C反應蛋白嗎?他們的表情就是空白。對於我們的企業,我們擁有的數據比對我們的身體所擁有的數據還要多。我實際上在一次演講中看到了你,我相信是的。你談到了如果你從我的生活中拿走任何東西。你提到了你的狗和女朋友。希望你仍然擁有狗和女朋友。但你說,如果你把我的女朋友帶走,把我的狗帶走。我不想讓你和你的女朋友吵架,所以我們來談談狗。所以,如果你把我的狗帶走,我仍然擁有我的企業,我仍然擁有我的生活,對吧?但如果你奪走了我的健康,我就會失去一切,對吧?我想我們大多數人直到失去後才意識到它的重要性。因此,認識到這個身體是我們擁有的最重要載體,我真心鼓勵人們獲取他們身體的基本數據,以便他們有某種路線圖。所以他們是為了補充缺陷,而不只是為了補充而補充。而且他們能夠從自己的身體中獲得最大的收益,因為這就是他們將如何從業務中獲得最多的收益。你明白我的意思嗎?只是抓住這些小小的錨點,這些錨點正在蚕食生產力。你知道,患有ADD和ADHD的人們並不真正意識到,ADD和ADHD往往不是注意力缺陷障礙或注意力缺陷多動障礙。它們實際上是注意力過載障礙。我們將患有ADD的人描繪成無法集中注意力。但事實是,他們並不是缺乏集中注意力的能力。他們缺乏集中注意力於太多事物的能力。如果我們明白這是一個過於活躍的思維,而不是一個試圖注意太多事情的思維,那麼我們可以去靜下心來,而不是刺激中樞神經系統以匹配這種思維的節奏,這也是阿莫達非尼和注射劑等藥物對ADD和ADHD的效果。因此,如果我們明白這是我們認為的正常或良好,我們對正常的感覺有多好完全不知道,直到我們找到身體中缺少的原材料並將其放回來。你想看到人類的魔法發生嗎?找出缺少的原材料並將其放回他們的身體中。所謂原材料,我指的就是簡單的東西。你知道,我是指根據與誰交談,有72種礦物質。我認為其中16種是必需礦物質。有兩種必需脂肪酸。有八種必需氨基酸。真令人震驚的是,有多少人對這些基本元素臨床缺乏。然後他們去搜尋所有的神秘超級補充劑、紅光療法和NAD增強補充劑。實際上,他們可能只是缺少這些原材料中的一個,基本的必需氨基酸、基本脂肪酸和基本礦物質。這才是所有人類應該開始的地方。然後從那裡,我們應該做一些血液中的生物標記測試。在我看來,每個人類應該做一個基因甲基化測試,這是你做過的同樣的測試,無論他們是否通過我做。基因甲基化測試是你一生中只會做一次的測試。它將告訴你你的身體可以轉換成可用形式的原材料和無法轉換的。因為在人體中,就像那棵樹的比喻,當你有缺陷時,你就會表現出疾病。你知道,當我們談論缺陷時,這讓我想起我想我們上次簡單談論過的事情,這讓我覺得人類是在“受損”的情況下出生的。這是事實嗎?因為如果我缺乏我的身體所需的東西,那不就意味着我的身體是在“受損”的情況下出生的嗎?不是說它是“受損”的,而是它並不以最佳的方式運作,對吧?我們所有人都有基因SNP。我們擁有這些單核苷酸聚合物。我們的基因負責編碼酶以進行這些不同的生理活動。而人類最令人驚訝的是人類身體的美麗和複雜。我們將一種原材料放入生理過程中,然後我們從這個過程中提取廢物,然後我們將其輸送給另一個過程,依此類推。例如,我們從綠葉蔬菜中提取葉酸。我們將其轉換為甲基葉酸。甲基葉酸成為人體中最普遍的營養素之一。它有助於下調一種稱為同型半胱氨酸的炎性氨基酸,然後轉化為名為蛋氨酸的物質,接著上升到大腦並幫助靜心。因此你從這種綠葉蔬菜開始,最終幫助你入睡。這不是說菠菜葉在幫助你入睡,而是說菠菜葉所轉變的狀態正在幫助你入睡。而這一系列的事件稱為甲基化。甲基化的驚人之處在於在許多情況下,當它被打破時,雖然我們無法修復基因,但我們可以補充其功能。
    所以我們上次在你的播客中提到的世界上最常見的基因突變,就是 MTHFR,親切地稱為「混蛋基因」,有 44% 的人口擁有這個基因突變。我一直在談論這個問題。它的主要問題是無法將葉酸及其衍生物葉酸鹽轉化為可用的形式,稱為甲基葉酸。補充甲基葉酸非常簡單,補充成本也相對便宜。
    而甲基葉酸的缺乏與各種健康問題有關,包括神經管缺陷,因為預防神經管缺陷的並不是葉酸,而是甲基葉酸。這是身體轉化後的可用形式。因此,當我們觀察人體內的甲基化時,我們能獲得一個準確的補充路線圖,以便我們不會隨意地補充,而是有針對性地補充。
    你提到你見過的企業家,在台上提問後,詢問他們體內的各種生物標記。你認為每個人需要了解哪些簡單的生物標記?因為聽著,我不是化學家,也不會成為生物學家。如果只有幾個生物標記,我或許能夠理解並保持跟蹤,但我無法掌握所有的生物標記。
    是的,我會說有三個。第一個是所謂的血糖指標(glycemic profile),這是檢查你胰島素和糖分代謝狀況的工具。它有三個指標:葡萄糖、血紅蛋白 A1C(你的血糖三個月的平均值)和胰島素。所以,確保檢查你的血糖指標,因為我向你保證,血糖是所有問題的根源。
    因此第一件事是,你應該檢查你的血糖指標。第二,我建議檢查你的荷爾蒙。可以幫我確認一下血糖指標嗎?這基本上是我對糖的關係。
    對,就是你對糖的關係。它也是你對胰島素的關係,因為,即使有些人並沒有每天晚上攝入大量精製糖和 Ben & Jerry’s 冰淇淋,他們仍然可能在胰島素敏感性上存在問題。因此,隨著胰島素的上升,會引發一系列的健康問題。
    這是所謂的代謝綜合症的特徵之一,我們在越來越年輕的人群中看到了這一現象。這通常很容易及早發現。它有三項指標,檢測你如何調節血糖。首先是葡萄糖,這是你血液中當前的糖分含量。其次是血紅蛋白 A1C,這基本上是你的血糖三個月的平均值。最後是胰島素。相對於你的血糖而言,你的胰島素越高,意味著你對胰島素的抵抗力越強。
    所以,降低血糖所需的胰島素越多,表明你對胰島素的抵抗性越強。這是代謝綜合症的早期警示信號,但這不僅限於代謝綜合症。當胰島素上升時,會引發一系列的連鎖反應,因為胰島素不僅負責幫助我們代謝糖分,還負責阻止身體利用其他形式的能量,其中之一是脂肪酸代謝。
    因此,通常胰島素非常高的人有非常高的血甘油三酯。他們的血脂較高,而高血脂和膽固醇升高是心血管疾病的其他指標。因此,通過降低一個生物標記,你會對整個連鎖反應產生積極的影響。
    我會說如果你只有三個指標需要檢查,我會檢查你的血糖指標,你的血糖、胰島素和血紅蛋白 A1C 的荷爾蒙面板。然後要檢查你的荷爾蒙,特別是看哪些因素有助於健康的荷爾蒙生產,如 DHEA 和一種叫 SHBG 的蛋白質。接著,我會檢查基本的營養素缺乏情況,比如維生素 D3、鎂、鉀和維生素 B12,它們常常出現在大多數的血液檢查面板中。
    這是一個開始了解基礎的好方法。我要如何調節我的血糖?我的荷爾蒙是否平衡?我缺乏哪幾種營養素?然後第二個我會建議的檢查是,一生只需做一次的甲基化測試,這些在世界各地都有廣泛提供。在英國應該很容易獲得。
    你需要關注五條基因:MTHFR、MTR、MTRR、AHCY 和 COMT。而且為了讓我自己更清楚,這五條基因與我的身體在不同的處理階段中如何處理我攝入的東西有關。
    是的。舉例來說,最上面那條基因 COMT,COMT 是指兒茶酚胺甲基轉移酶(catecholomethyltransferase)。這只是一種 fancy 的說法,它將一個甲基基團從稱為兒茶酚胺的神經遞質類別中轉移。聽起來很複雜,但這基本上意味著這四種被稱為兒茶酚胺的神經遞質負責我們的「戰鬥或逃跑」(fight-or-flight)反應。
    例如,如果你今晚回家,出車門時,面前站著一個拿著刀的人,你會立即啟動你的「戰鬥或逃跑」反應。你的瞳孔會擴張,心率會增加,四肢會充血。你會因為這種刺激而開始產生「戰鬥或逃跑」的反應。
    但是你也可能在晚上躺在床上,開始想像被鯊魚吃掉的情景。這樣你也會有完全相同的反應,因為大腦並不真正知道感知與現實之間的區別。這兩種情況的相似之處於於它們都牽涉到兒茶酚胺的激增。
    這是一類神經遞質的上升。因此有些人對於這些神經遞質的分解速度很慢。
    這樣的後果是什麼呢?如果你曾經有過焦慮,或者認識有焦慮的人,沒有人真的告訴焦慮患者究竟是什麼。他們會描述那種感覺。他們會說這是對未來的恐懼,是一種迫在眉睫的毀滅感,是一種焦慮感。但究竟是什麼呢?生理上,身體發生了什麼?通常,這是因為類胺的水平上升。這是與戰鬥或逃跑反應相關的神經遞質的同一類別。這就是為什麼許多焦慮患者找不到具體的觸發點。他們可能正在像我們現在這樣錄製播客,突然間,類胺的水平上升,他們感受到焦慮的感覺。他們試圖將其歸因於外部環境,試圖在外部找出一組症狀。但這通常是因為他們在B族維生素的複合物中缺乏某些特定的形式,如甲基鈷胺、甲基葉酸,這些甲基化的營養素能調節類胺的水平。還有其他可能的原因嗎?其實是有真實的焦慮障礙的,而通常患有真實焦慮的人能夠知道觸發點。例如,他們可能恐懼於高處,走到三十樓的陽台邊緣,就會產生焦慮發作。他們可能懼於飛行。你所描述的情況與創傷後的反應是不同的。某些人可能在生活中遭受過創傷,早期的創傷可能會在他們成年後的某些情況下觸發焦慮。這與你所說的非常不同。
    一些經歷過創傷的人,像是以前定期醒來,他們每天的第一個念頭就是對已經在經歷的痛苦的思考。這些念頭是戰鬥或逃跑的思維,往往會是最壞的情況,因為它們與類胺也高度相關。事實上,擁有那種基因突變的人可以歸入兩類。想像這樣的情況:如果類胺的水平迅速上升,你就是一個戰士。這個基因的暱稱就是「戰士」或「戰士」。因為那些類胺,他們稱其為快速分解的comp T或慢速分解的comp T。只看這一個基因突變,如果你在分解這些類胺的過程中進展緩慢而且水平上升,後果會是什麼?我躺下來準備入睡時,身體疲憊,但思維卻清醒。我的思緒在白天滾動著,思考一些看似無關緊要的小事。當我考慮情境時,我的趨勢是直接想到最壞的情況。我總是深思熟慮,容易感到焦慮。我在情感上像是在六,而不是兩。因此,那些將別人從零上升到二的事情,卻使我從六上升到八。周遭的人常會說,他們的反應與事件不成比例。
    這意味著思維處於清醒狀態,警覺性提高。想想戰鬥或逃跑的反應,但其實並未達到那個程度,他們處於警覺狀態。這給你帶來焦慮的感覺。驅動類胺的因素可以有多種可能。可能是這種基因突變,也可能是創傷,亦可能是存在真實的恐懼,也可能是你對密閉空間感到恐懼,踏上擁擠的電梯。但對於那些在生活中沒有遭遇過明確創傷的人,他們傾向於考慮最壞的情況。他們發現晚上思緒活躍,影響著睡眠,或者晚上起床回去上床睡覺時,因為思維清醒而無法入睡,思考著一些看似無關緊要的小事。他們往往有焦慮的傾向,有擔憂的傾向,有與外部環境無關的焦慮感。這些都是該基因突變的特徵。因此,我可以將這視為一種傾向嗎?我常常想為什麼我們都處於同樣的情況,卻有著截然不同的經驗。在焦慮的情況下,有些人,正如你所述,不知何故,在現代社會中更具焦慮感,而有些人卻不是。現代社會發生了變化。我們使用屏幕,有通知,還有很多刺激。他們在現代社會中的掙扎,要比其他人更多。你所暗示的是,他們可能因為這些類胺而更傾向於擔憂?是的,因為這些類胺,去甲腎上腺素、腎上腺素、麻黃素、以及多巴胺。其中一種我們也稱之為腎上腺素。因此,你有行為的主要驅動因素和類胺,而我們都知道腎上腺素在身體中的作用。因此,當這四種神經遞質無法被下調時,我們的思維就會清醒,而且往往會感到恐懼。想想那些沒有任何觸發因素卻感受到迫在眉睫的毀滅感或焦慮的人。這位作者給出的標誌是他們一生中都曾經有過這種感覺,即使在他們還是孩子的時候。當他們還是孩子時,他們可能無法理解那種複雜的焦慮感,但他們曾經感受到過。然後,隨著他們長大成為成人,他們理解這是焦慮。我是說,當你還是小孩時,你只是感到恐懼,對吧?你不知道怎麼向媽媽解釋,「嘿,我擔心將來可能會發生的事情,這可能不大可能發生,從未發生過,但我仍然害怕它會發生。」這是一種非常複雜的情感。因此,他們一生中都有過這種感覺。對他們來說,很難指出具體的觸發因素。
    大多數情況下,如果他們嘗試抗焦慮藥物,往往都不起作用。這些藥物只會讓他們感覺像個行屍走肉。因此,這是時候向內探尋,確保身體擁有進行其工作的原材料,這就是用來分解兒茶酚胺的 P 維生素複合體。如果我們現在走上街頭,隨意拉來100名路過的人,針對他們進行這三項測試,檢視他們的血糖輪廓、荷爾蒙面板以及營養缺乏情況,隨機選出來的一群人中,有哪些是他們高效表現所需的核心營養成分而缺失的呢?那麼我們從男性開始,再來看看女性,以便針對荷爾蒙做出具體的分析。在這個人口的一半中,您將會發現D3維生素存在臨床缺乏的情況。我必須說,實際上,我們每個月進行很多測試,數以萬計。我們每個月執行約20,000次基因測試。因此,我所引述的觀點之所以獨特,是因為我們擁有大量的數據。我們每月會看到20,000名新病人進行基因甲基化測試。在許多這些病人中,我們也有血液檢驗數據。我們有全面的CBC(全血細胞計數)、綜合代謝面板、脂質面板、荷爾蒙檔案,還有完整的甲狀腺面板。我們知道他們缺乏的營養素。我們還獲得膽固醇和甘油三酯的數據。因此,我們能在他們身上獲得約74個生物標記。然後我們還會進行基因測試,並觀察當我們只是補充缺失的營養素時,一些生物標記的平均變化情況。例如,我不是說每位有高血壓或高血壓病的人都有這個基因突變,但是這兩個基因與不良的同型半胱氨酸代謝有很強的聯繫。已經有很多經過同行評審的研究。我們可以在下方附上《高血壓雜誌》中關於此的連結,該研究將尿液中兒茶酚胺含量的升高與腎尿同型半胱氨酸含量關聯到心血管疾病。因為發生的情況是,當你體內某種氨基酸,特別是同型半胱氨酸,在血液中上升時,這種氨基酸上升會傾向於使血管系統收縮。如果我們在一個固定系統中縮小管道,壓力就會上升。但艱辛並沒有錯。因此要考慮到,高達5%的高血壓診斷是特發性的,其起因不明。所謂的起因不明意味著我們找不到心臟的任何問題。我們已經檢查了心臟,包括心電圖、腦電圖、壓力測試、心臟影像研究、心導管檢查等。但我們卻沒有檢查血管系統。我們沒有檢查是否有簡單的營養缺乏使這個人無法分解同型半胱氨酸,進而導致血管系統收縮。因為我們知道同型半胱氨酸及其升高與心血管疾病風險增加之間存在關聯。因此,在我們真正走上化學、合成和藥物療法的路之前,為什麼不檢測一下我們是否在分解這種氨基酸方面有問題,將這種氨基酸分解成名為美托尼的物質呢?為什麼不補充這種缺乏的營養素,看看通過將這種原材料放回身體,恢復同型半胱氨酸的正常代謝後,我們能否使這個人正常化?回到你關於街上人們的問題。你會發現,有50%的人在D3維生素方面臨臨床缺乏,這種維生素是膽鈣化醇,也稱為陽光維生素,他們的膚色越深,臨床缺乏D3維生素的風險就越高。如果你把D3維生素放在車輪的中心,看所有其他不同的輻條,它是人類唯一能夠自己製造的維生素之一。我曾經反駁過,也有人對此提出了反對,但是我主張這可以說是人類體內最重要的營養素之一。如果不是,則是最重要的。你需要很多基本營養素,但如果你真的開始把它們孤立,D3維生素就是人類唯一能夠自製的維生素。身體中的每個細胞都擁有D3維生素的受體位點,當我們缺乏這種維生素時。這種營養素有時像荷爾蒙一樣起作用,有時又像維生素。我們在缺乏時通過陽光和膽固醇來製造它。我們的免疫系統受到損害。我們知道這會導致骨質疏鬆、骨質減少。有各種各樣的後果,你不會認為是由於一種簡單的營養缺乏而引起的,但確實如此。這是一種我們在陽光下外出時可以獲得的維生素。我們從陽光和膽固醇中獲得它。如果你看看COVID的統計數據,這是COVID中第二大致病原因。因此,首先你會看到有D3缺乏的情況。大多數人同時也缺乏B12維生素。如果你查看B12維生素,你會發現其值低於500,而B12的高端值約為1,250。然後你會看到25%到40%的人口存在荷爾蒙缺乏,這意味著他們的荷爾蒙處於最佳範圍之外,但並不是因為他們的內分泌系統存在問題,而是一般因為他們,特別是在年輕時,缺乏營養素,例如升高的SHBG(性激素結合球蛋白)、DHEA的缺乏,這些都是身體合成荷爾蒙所需的原材料。因此,一個好的荷爾蒙面板不僅會告訴你荷爾蒙水平的狀況,還會告訴你身體用來製造這些荷爾蒙的一些營養素。
    再一次,透過將一些這些原材料,尤其是 DHEA,經常地,雖然不是隨時都在使用,但經常將 DHEA 和維他命 D3 獨自回補給那 testosterone 水平不足的男性,或自由 testosterone 水平不足的男性,或是觀察一種會干擾 testosterone 轉化為自由 testosterone 的蛋白質,稱為 SHBG。實際上,只要針對這些問題進行處理,你會發現激素水平又回升到正常範圍。他們不需要從外部攝取激素而關閉自身的產生。他們需要將營養素和原材料再次補充進入身體,以便他們的身體能夠自行產生激素。然後如果你觀察他們的血糖控制,會發現驚人比例的人群是前糖尿病狀態。因為我們認為加工食品的數量以及前糖尿病,這不是僅僅因為大量攝取糖的人,因為他們每晚都必須喝汽水、吃巧克力蛋糕和 Ben & Jerry’s。但這其實並不真實,當我們讓身體過度負擔高血糖碳水化合物,即使他們吃了很多的白麵粉、白米、白麵包、白義大利麵、白馬鈴薯和水果。我不是說這些食物會要了你的命,但當我們的飲食中富含精製碳水化合物時,即使是我們不認為是甜食的東西,它也會壓倒我們的胰臟,導致血糖失控。但你不想知道這些嗎?你不想知道我是否有一些這些營養缺乏、激素失衡或血糖控制不良的問題在影響我的表現嗎?我是否差一點的原材料,一種甲基化的多種維生素、一種氨基酸,就能達到最佳狀態?或許甚至不需要處理像是間歇性的焦慮和不安,或者專注力和注意力不集中,甚至輕微的情緒麻木。
    記住,像氨基酸這樣的營養素,實際上在我們的腸道中會變成神經遞質。神經遞質是所有情緒的基礎。它們驅動我們的情感,支配我們的行為。所以,一個像色氨酸、苯丙氨酸或酪氨酸這樣的氨基酸,會變成血清素和多巴胺,這些氨基酸的缺乏是否會導致激素的缺乏,進而實際上可能導致神經遞質的缺乏,而這會被標籤為精神疾病?是的。
    再一次,我覺得我有點過於密切地跟你頻談。但是我真正想說的是,如果我們能得到基本的訊息,基本的數據關於身體、激素平衡、血糖控制、營養缺乏的情況,如果我們能實際去觀察我們的身體能轉換成可用形式的東西,以及不能轉換的東西,並為那種缺乏補充營養,你會看到你的身體開始在你意想不到的方式中茁壯成長。你也與很多高知名度的人士合作。是的。你能分享一些你有許可的高知名度名字嗎?顯然,任何在我的播客上與我分享他們旅程的人。我在《每日郵報》上有一篇針對我的有影響力的文章,我列出了很多這樣的人。但是 Dana White、Steve Harvey、Steven A. Smith、Steve Aoki、Kendall Jenner,以及我在她的一個 Hulu 特輯中一起跑 IV。還有其他幾位很快會公佈的人士,他們在我的播客上出現。我不一定想被稱為名人生物學家,或是僅僅與職業運動員和 A-list 名人合作。我的訊息其實是針對非專業的生物駭客。我有點覺得我的工作就是坐在這裡向你展示我是多麼聰明。我覺得我的工作是將足夠具教育性的資訊傳遞給大眾,以激勵他們做出改變。我認為過於經常地,我們都在這個領域中競爭以吸引注意力,企圖成為最大的影響者,而我們卻真的忘記了對大眾傳播消息的使命,反而開始只對彼此說話。我們想在播客、演講和訪談中出現,並以我們對於羧酸循環或電子傳遞鏈或線粒體內部發生的某些事情的了解來給人留下深刻印象。而這些微小的細節並不是會對人類產生影響的因素。
    自從我們上次坐在一起以來,你的生活已經有很大的變化。確實如此,是的,真的有。感覺我已經過著別人的生活。真的。變化在哪裡呢?就是當我第一次聯繫你時,是因為我在 YouTube 上看了一個有 20,000 次觀看的片段。而那個片段我覺得真的很有趣。所以我個人可能發了私訊給你,說「嘿,加里,你想上我的節目嗎?」老實說,我從不個人發私訊。真的嗎?是的,因為我的團隊,我們這裡的系統運作方式是,他們會了解我當前感興趣和好奇的事情。所以他們會到市場上去找人給我。他們會把這些人推薦給我作為企劃,他們會向我推銷這些人。然後我必須決定自己是否足夠好奇,想要坐下來進行對話。所以很多次,兩次。太棒了。因此在這種情況下,我看到你在網上做的一些事情,不知道,比起現在已經過去了一年多了,感覺上。對我來說這真的非常吸引人。所以我想跟你坐下來。從那以後,我觀察到你似乎有了這種驚人的上升。各種不同的播客和社交媒體以及你的業務爆炸性增長。你身上有些不同的東西。而讓我感受到你不同的地方是,你像是經歷過一些艱難。哦,是的。坦率地說。是的。因為我第一次見到的加里與目前的這個加里,稍微不同。這是一種當有人經歷過一些艱難時的狀態。與所有美好的事情相隨而來的也會有相反的事。是的。這是無法避免的。是的。
    我想說的是,你會受到某種程度的審視。
    當你開始時,你是如此興奮,心想:我要把這個訊息傳達出去。
    上帝賜予我將極其複雜的資訊提煉並傳遞給大眾的能力。
    然後你意識到,有些人在觀看你的影片,例如一個三小時的播客,他們正在尋找那一個讓你出錯的瞬間。
    對吧?
    他說的是氯化鈉,而不是氫氧化鈉,騙子,江湖醫生。
    他假裝自己是醫生,實際上他不是醫生。
    我從未假裝過自己是醫生。
    你不會找到任何影片、演講、播客或媒體中我曾經宣稱自己是醫生的例子。
    我特地強調自己沒有執照可以從醫。
    所以對,我對自己所說的話變得有點謹慎和保守。
    我努力讓自己的表達更為精確。
    但我不會停止向大眾傳達這個訊息,因為我知道這是上帝對我的召喚。
    我之所以知道,是因為我耗費了生命中很多年的時間沒有為人類服務。
    而我認為許多人在愉悅中找到了目的,而我則是從痛苦中找到了我的目的。
    什麼痛苦呢?
    你知道,在我進行生命預期和死亡預測時,我們被洗腦認為這只不過是數據。
    對吧?
    你並不需要為此負責,你與這個人沒有任何關係。
    我在一個死亡預測小組中,我們的工作是為大型人壽保險和投資公司預測人們的生命預期。
    所以當你申請一份大型人壽保險政策時,每個人都在精算曲線上。
    對吧?
    你在一個,我在一個,所有收聽這個播客的人都在一個精算曲線上。
    問題是,當一家人壽保險公司準備在你的生命上承擔一千萬、兩千萬或五千萬的風險時,只有一件事是重要的。
    你還能在地球上活幾個月?
    而預測死亡的科學是一門非常準確的科學。
    我知道這引來很多批評,但如果你想知道人壽保險公司在預測死亡方面有多準確,只需看看2008-2009年金融危機期間發生了什麼。
    我們有364家銀行倒閉,但沒有一家人壽保險公司失敗。
    在美國,合法的死亡索賠從未被拒絕支付。
    他們是世界上最有償付能力的機構之一。
    在地球上沒有其他金融服務機構會在一個變數上承擔這樣的風險。
    我的意思是,你有一個投資基金。
    你不會在一個變數上承擔這樣的風險。
    對吧?
    這個人還能在地球上活幾個月?
    而他們擁有其他醫療機構所沒有的數據。
    他們擁有其他大學和政府所沒有的數據。
    他們知道數百萬人生命的死亡日期、時間、地點和原因。
    所以他們知道什麼導致早逝。
    他們如何將你的健康生物標誌與之重疊?
    首先,他們會對你進行血液檢查。
    所以如果你曾經有一個大型人壽保險,我不是在說你獲得了10萬、20萬的定期人壽保險,或者你有一個百萬美元的定期人壽保險政策。
    我說的是永久性萬用壽險或整體人壽保險。
    還有年金。
    在美國有一種叫做SPIA的單一保費即時年金,你給保險公司,例如一張一百萬美元的支票。
    他們保證你獲得終身的收入流。
    那麼,你認為他們怎麼決定這個收入流的?
    他們在預測你還能在地球上活幾個月。
    他們會用發病因素和共病因素。
    是的,他們還會考慮你的休閒檔案、人口統計檔案。
    這並不像簡單的血液檢查或基因檢查那麼簡單。
    但實際上你所做的就是開始於一千個與你相似的生命的曲線上。
    你的生命預期正好在那條曲線的中心。
    所以如果你的生命預期是200個月,那就意味著在200個月後你死亡的機會和活著的機會是相等的。
    那麼,什麼決定了你增加死亡可能性或死亡因素?
    你是否肥胖、糖尿病、貧血,你的認知有沒有下降?你是否遵循醫囑服藥?
    你知道,這裡有很多不同的減分項。
    然後有一些我們稱之為共病的減分項,對吧?
    如果你有高血壓,那是減分項。
    如果你有糖尿病,那是減分項。
    如果你肥胖,那也是減分項。
    但如果你有高血壓、糖尿病和肥胖,那就不是1加1加1,而是1加1加1等於10,對吧?
    這些是巨大的共病因素。
    我的工作是閱讀醫療記錄並進行醫療記錄提取。
    我們擁有這些人的驚人數據。
    你可以看到他們的遺囑、信託、離婚協議。
    你知道他們在遺產、銀行帳戶、經紀帳戶、稅務申報和醫療記錄中對待孩子的方式不同。
    而且你擁有他們最近的血液檢查結果。
    當你閱讀一個人的醫療記錄時,不僅僅是他們的身高、體重、血壓和正在服用的藥物。
    你真的開始對這個人形成一個輪廓。
    而很多時候,我覺得我真的變得很了解這些人,因為我擁有如此多的個人資訊。
    你知道,很多這些人對我來說都變得栩栩如生。
    我知道這聽起來非常奇怪,但當你在閱讀他們反覆拜訪醫生的記錄,並且他們不斷談論孫子孫女時,突然間你發現醫療記錄中寫著丈夫去世的消息,接著又看到抗憂鬱藥物逐漸進入紀錄,還有他們體重增加、身體質量指數變化的情況。當你翻閱他們多年來的醫療記錄時,真的能夠對他們有一個真實的了解。我開始意識到,這些電子表格的另一側有著真實的人類。有些案例中,我知道如果我能打個電話聯繫到那位病人,我就可以徹底改變他們的生活軌跡,而法律卻禁止我這樣做。甚至在我職業生涯的某個時期,我還因為威脅要聯絡一個病人,警告他們潛在的危及生命的藥物相互作用而受到檢控威脅,那是我發現在醫療記錄中,兩位醫生開了禁忌的處方,而所謂的醫療資訊局(MIB)卻沒有察覺到這一點。根據我手中的數據,這將導致血栓性事件,比如血塊、中風、心臟病發作或栓塞。我記得打電話給人力資源主任,基本上是在說我會聯絡這名病人,而我卻被威脅要受到起訴。我常常想到這件事情,想到每一次我都可以打個電話,真正改變某人的生活,但偏偏沒有機會去這麼做。我職業生涯的一大部分都感覺像是坐在厚厚的玻璃牆後面,看著盲人走進交通中。因此,我並未真正服務於人類。我只想致富,這讓我非常不真誠。然後有一天我突然醒悟,想著「我到底在做什麼?」我擁有如此多的信息。我是一名人類生物學家,我已經研究這個數據庫20年了。我可以幫助人們活得更健康、更快樂、更長久。我辭去了我的職業,回家告訴當時的未婚妻(現在是我的妻子)我想成立一家公司,從事健康事業。這就是我公司夢想的起源,以及我目前的軌跡。因此,這件事每天都伴隨著我。真的?其實對我來說,這是以一種好的方式伴隨著我,因為你知道,之前很難想像有人走進你的辦公室,對你說,「嘿,Gary,哦,我的天啊,記得我們13年前做的史密斯女士的預期壽命嗎?你預測她的壽命是188個月,她在184個月時去世了。」哦,我的天,你做得太好了,真是驚人的。那個索賠剛剛支付,而我心裡在想,這真的驚人嗎?當你開始意識到那是某人的姐妹、女兒或母親時,你開始意識到我讓自己被洗腦,僅僅把這看作數據,忘記了電子表格的另一側有著真實的人。如今,我說抱歉我有點情緒化,但你知道,現在我每天醒來,睜開眼睛,心裡想,「該死,我有機會改變現狀。」我談論我們在預測死亡時所看到的研究和事實模式,我想要反駁那些模式,以便延長生命,幫助人們過上更長、更健康、更快樂的生活。至於你所提到的反對論點,顯然你提到過醫生的事情。我確實犯過一些錯誤。我早期的職業生涯有一次錯誤是引用文章而非研究,這讓我後悔,我確實犯過這樣的錯誤。我認為我經常試圖簡化訊息。例如,我談到過一項2018年的研究,我們應該把鏈接放上去,這項研究發表在《頭痛與面部疼痛期刊》中。這是一個關於頭痛和面部疼痛的期刊,但當我說2018年時,有8819名參與者在這個元分析中,因此這是一項很大的分析。他們發現鈉攝入量與偏頭痛之間存在直接的反比關係,意味著隨著鈉水平的上升,偏頭痛次數下降。現在,我絕對不是在告訴每一位偏頭痛患者你需要攝取一點鹽就會好起來。我想說的是,你的綜合代謝檢查中,可以看到你的鈉水平。當你的鈉水平降到一個危急的低點時,信不信由你,許多人都有這種情況。經常使用桑拿的人、運動但沒有用電解質重新補充的人、為了過濾氟和微塑料而喝過濾瓶裝水但不進行礦化處理的人,都會導致鈉攝入不足。記住,大腦實際上沒有疼痛接受器,但包覆大腦的膜卻有。這種膜被稱為硬腦膜(dura)。大腦膜厭惡兩件事:被拉伸和被收縮。決定是否拉伸或收縮的是一個稱為滲透梯度的機制,水在膜上流動的過程。是的,這可以簡單得如補充鈉。我偏愛巴哈金海鹽或凱爾特鹽,這樣你可以獲得所有其他微量礦物質,從而永久性地讓偏頭痛進入緩解狀態。然後,你知道,醫生會說沒有證據證明這一點。其實有臨床試驗在研究這方面。我的另一個資源是,20年來我一直在與全球最大的數據庫之一合作。現在,我們每月會看到20,000個新的基因測試。
    我不知道有多少診所有這麼忙,所以我們掌握了大量的數據。
    我們看到當你有高同型半胱氨酸時,給病人服用一種叫做三甲基甘氨酸的氨基酸,同型半胱氨酸就會降低,然後病人去看醫生時,他們的血壓會正常化。
    這不是一次、兩次,或隨便的例子,而是成千上萬次。
    你會看到當你讓患者的血紅蛋白A1c和胰島素回到最佳水平時,他們的三酸甘油脂恢復正常,心血管疾病的風險也下降時,會發生什麼。
    你會看到人們在服用一些簡單的東西,如二氧化矽土和活性炭後,C反應蛋白會發生什麼變化。
    所以我想不斷傳達一個訊息,那就是疾病往往不是發生在我們身上,而是發生在我們體內。
    而且這往往是因為人體內的缺乏,而非病理。
    在美國,我們無疑是醫療保健支出最高的國家。
    我們每年在美國的醫療保健上花費四萬五千億美元。
    我們擁有最高的嬰兒死亡率。我們擁有最高的產婦死亡率。
    即使我們在流感疫苗接種和乳腺癌篩查、大腸癌篩查方面領先世界,我們在癌症方面也是世界領導者。
    我們的壽命排名第52。我們的醫療服務排名第39。
    我們是地球上最肥胖的國家之一,其肥胖率是其他文明國家的兩倍。
    然而,現代醫學,醫療錯誤是第三大死因,我們卻想從中獲取延續生命的信息。
    我在醫療紀錄中看到了這一切,我大概閱讀過的醫療紀錄比大多數醫生還要多幾千倍,
    因為我幾乎整天、每一天都在閱讀醫療紀錄,持續了將近20年。
    我看到當簡單的缺乏被誤認為病理狀況時會發生什麼。
    我談過很多這方面的話題。
    例如,臨床上長期缺乏維生素D3最終會表現為類風濕性關節炎的症狀。
    人們會感到關節的疼痛和僵硬的腳踝,並且很難握拳。
    當你在跟錯誤的醫生交流時,醫生往往會根據你的病歷給你下診斷。
    在他們檢查沉降率和類風濕性關節炎的實際血液指標之前,
    他們會說,「你知道嗎,史蒂芬,你得了類風濕性關節炎」,然後給你開些像皮質類固醇的藥物。
    在死亡的研究中,我們有數據。
    所以我們擁有所有這些藥物的數據。
    我們知道當某人服用他汀類藥物降低膽固醇時,激素、細胞壁和細胞膜以及維生素D3的產生的變化。
    我們看到,研究常常把膽固醇放在一個完全真空的環境中來看。
    所以LDL膽固醇高,被認為是不好的。
    讓我們用他汀來降低LDL膽固醇,這樣我們就可以降低心血管疾病的風險。
    但接下來你會發現一個隨之而來的結果,就是減少了身體製造激素、細胞壁和細胞膜的能力。
    因此,你會在後期遭受相應的後果,實際上,如果回到研究人體生理學,
    在死亡的研究中,我不認為我見過一位百歲老人,我們處理了數百個死亡索賠。
    我不認為我見過一位百歲老人,且在去世時其LDL膽固醇沒有臨床上升的情況。
    所以,問題是,LDL膽固醇高只是長壽的標誌,還是心血管疾病的標誌,需要用化學或合成物進行介入。
    人們服用的這些皮質類固醇,往往一開始都是抗炎的,但隨後卻像白蟻一樣侵蝕關節。
    因此,這導致了大量的關節置換手術,我們能夠準確預測,有些藥物的療程在大約六年後將導致關節置換手術。
    因此,我們會人為地將人們的年齡提前六年,並為他們安排關節置換手術。
    然後我們會降低他們的活動能力,這就是所謂的出行能力檔案,衡量他們的行走及移動能力。
    隨著我們降低他們的活動能力,我們可以引入所有隨著活動能力下降而加重的疾病。
    在我心中,我只是看著這一切發生。
    我想打電話給這些人,告訴他們我不合格這樣做,因為我沒有醫療行醫執照,
    但我想打電話告訴他們,「琼斯夫人,停止服用皮質類固醇。開始補充維生素D3。將你的B12水平提升到這裡。
    讓我們修復你的荷爾蒙,因為這在殺死你的紅血球,這就是讓你如此疲憊的原因。」
    而沒有任何人去注意這些基本的營養缺乏,這些缺乏在血液檢查中顯示,導致這些疾病惡化。
    人們更早地死去,不是健康狀況的喪失。
    你認為在你從業的期間看到了多少記錄?看到了完整的情況?
    我會同時處理兩三個、四個這樣的案例。
    有些案例較短,有些較長,成千上萬。我是說,成千上萬。
    在我職業生涯的尾聲,我開始人工操作記錄,只為了看看這對壽命的影響。
    我不會將這樣的內容提交為報告,但我會想,「如果我糾正了貧血會怎樣?如果我能糾正維生素D3的缺乏呢?
    如果我能去除前糖尿病的狀況,或降低他們的血紅蛋白A1c,你就會看到預期壽命會跳升?」
    因此,這些都是可調整的風險因素,我想過多少次當我在閱讀一個醫療記錄時,我心中會想,「什麼?我知道這會發生什麼。」
    這只會變得更糟,因為這位病人有貧血。某些貧血的經典治療是葉酸、B12 及鐵,他們會給這些病人葉酸、B12 及鐵,但並不會改善。而且他們會給他們葉酸、B12 和鐵,卻始終沒有改善,葉酸、B12 和鐵也未能改善。然後他們沒有意識到這個人無法處理葉酸。如果他們給他們甲基葉酸、甲基鈷胺,以及鐵的鹽酸鹽,貧血就會得到改善。但這些都是更上游問題的症狀,對吧?就像某人在其生活中做出的決定,通常是造成他們發展這些病症的原因,這些病症在更下游的情況下,就像你提到的那棵有著壞葉子的樹,醫生們指著葉子說:「我們需要修復這片葉子。」但問題出在某個地方的根部。所以,我們可以在社會和個人層面做些什麼來避免罹患這些慢性疾病?有些簡單而基本的事情。我告訴你,我們能做的最簡單的事情。首先,我們應該考慮在我們周圍建立一個看不見的圍欄,對吧?像是小的力場。我們應該在事情到達我們的「聖殿」之前進行過濾。因為我們要麼可以為「聖殿」過濾事情,要麼就讓「聖殿」來做過濾。你可以喝自來水,如果你喝自來水,你的身體會過濾掉氟化物、氯、微塑料和藥物。或者你可以在喝水之前過濾水,對吧?這樣就可以減輕身體的毒性負擔。因此,我所說的正常情況下我會進行的五件事情。第一,醒來後,我會喝一杯礦化水。我會拿 10 盎司水,然後在水中加入一些凱爾特海鹽或巴哈金鹽。這樣做的原因是我們中的大多數人缺乏身體中的某些或幾種微量礦物質。那些無聊的,硼、錳、鉬、硒。然後攪拌一下,直接喝下去。第二件事情是……等等,你不是在講餐桌鹽嗎?不,不,不,是氯化鈉。不是,我在說巴哈金海鹽。那可能是你可以放進人體中的最佳鹽,因為它含有所有 91 種微量礦物質。它的微塑料和草甘膦的測試達到只有 250 億分之一的標準。大約 75% 的鈉晶體實際上是鈉。剩下的都是這些微量礦物質。你可以用凱爾特海鹽做到接近這一點,對吧?如果你買不到凱爾特海鹽,那你可以選擇喜馬拉雅粉鹽。最近喜馬拉雅粉鹽的問題是很多都含有重金屬,因為它是來自中國的。所以我會說,最佳鹽是巴哈金。好鹽是凱爾特海鹽。還不錯的鹽是喜馬拉雅粉鹽。忘掉桌鹽吧。把它徹底從你的生活中剔除。好的,第一,我有我的巴哈鹽。礦化,礦化。然後第二,我會攝取一種 DHA/EPA 魚油補充劑,或者含有 DHA 或 EPA 油的脂肪酸補充劑。我會喝 MCT 油。早上我會喝脂肪酸油。一個 Omega 補充劑。一個 Omega。Omega 3。一個 Omega 3 補充劑。接著我會制定一個早晨例行程序,包括大自然的基本要求。陽光、大地連結、呼吸練習、冷水淋浴。好的,我想在這裡專注於大地連結。我非常支持大地連結。我的女朋友會這樣做。再說一次,聽著,我的女朋友比我聰明得多。這是因為她所說的每件事,我想我上次已經告訴過你,她每次都准確無誤,過了一年我跟神經科學家在一起,結果她完全是對的。我曾經覺得她有點瘋了,因為她認為早上外出,把腳放在地上是有益的。不過我一再被告知這是有益的。那麼,大地連結是什麼?為什麼它有幫助?所以我們從大自然那裡得到三樣東西,對吧?我們從地球獲得磁性,從空氣中獲得氧氣,從太陽得到光。離這些東西越遠,我們就會變得越病態。真的嗎?是的。磁性部分。聽起來像是靈性上的古怪。是啊,我是說,大約 10000 年前,他們可能對重力有相同的感受,你知道,但地球有低高斯電流,對吧?我是說,我們應該用 85% 的時間在外面。我們現在花 97% 的時間在室內。實際上,我們大多數人都沒有充足的陽光。我們不是得到太多陽光,而是根本不夠陽光。而且你知道,因為我們的飲食方式、種子油以及那些在皮膚上氧化的東西,我們的癌症發病率在上升。但這並不是因為我們的陽光暴露,而是因為我們的飲食。我們可以稍後再談這個。但當你觸摸到地球的表面,當赤腳觸碰到裸露的土壤、草地或沙子時,我們會向地面釋放。我這樣說,是指你實際上改變了身體內的極性。這是可以測量的。事實上,如果你想做一個小實驗,找某人有顯微鏡,一個基礎的顯微鏡,然後拿一個玻片。只需刺一下你的手指,取一滴血放在那片玻璃上,轉一轉然後在顯微鏡下查看。我想我在 Instagram 上有這個過程的視頻。當你實時觀察你的血液時,你會看到你的大多數紅血球黏在一起,結成一團。不是說凝塊,而是彼此吸引。因為當細胞具有相同的電荷時,彼此會相斥。當它們相斥時,會增加細胞與外環境接觸的表面積。這樣可以交換廢物。它可以排除廢物、解毒、修復、再生。所以想像一下,你的血液中滿是紅血球,它們開始產生相反的電荷。
    所以它們會吸引。
    當它們吸引時,它們會接觸。
    在它們接觸的每個地方,那個細胞就會失去與外部環境交換的表面積。
    當你觸碰地球表面幾分鐘後,你將會重新極化那些。
    進屋十分鐘後刺一下你的手指,把它放回那張幻燈片上。
    看看你的血。
    它看起來會像在油碗裡滑行的蛋。
    它們會相互碰撞並滑動,但不會堆在一起或黏在一起。
    那麼,這是怎麼回事呢?
    一定是有什麼通過我的腳傳來的,通過我的腳傳來的電荷。
    對。所以你實際上是把電流放入地球,知道的,你是在交換離子,這是一種低高斯電流。
    就像一個磁鐵,你在與地球交換離子並放電,你是在接地。
    如果我住在一樓,我仍然需要出去嗎?
    是的,你必須觸碰赤裸的土壤、土壤、草、沙子。
    如果我住在一樓,為什麼底樓的地板不行?
    因為那會將你與地球的磁場隔絕。
    通常它是鋼鐵、混凝土、木材,還有其他障礙物、瓷磚、瀝青。
    有些東西會實際上阻止你與地球表面接觸。
    你知道,還有接地床墊可以插入接地線。
    那根接地線,如果你看看接地電路是怎麼運作的,某個時刻會直接接入地面。
    地面會有一根杆子,通常用銅與那根線連接,並連接到你的插座以接地那個插座。
    難道我不能得到某種 mat 來有相同的電荷嗎?
    是的,你可以得到一個PEMF墊。
    但再次強調,我經常被批評的事情之一是說你必須買所有這些昂貴的設備。
    所以有兩種方法可以做到這一點。
    你可以買一個脈衝電磁場墊,PEMF墊,我有一個。
    它們的價格大約五千美元。
    所以如果你有五千美元閒錢,那麼這是你可以做的最佳投資之一。
    你把它放在床上,睡在上面,運行它,半夜運行一個低高斯電流,它會幫你進入深度睡眠。
    你每早醒來都會變得鹼性。
    它會將電雲從你的身體裡推走,因為PEMF能消除電雲、5G、Wi-Fi。
    你說你每早醒來都會變得鹼性?
    是的,當你改變血液的pH時,這是一個相當狹窄的範圍。
    大約是5/10的一個點,大約半個點。
    認為你可以通過飲用鹼性水來改變血液的pH是一個完全的謬誤。
    鹼性水實際上不會改變你血液的pH。
    如果你想改變你血液的pH,其中一種方法是施加低高斯電流。
    pH代表潛在氫,它是一種電荷。
    通過在身體內運行低高斯電流或觸碰地球的表面,你實際上可以輕微地移動血液的pH。
    鹼性狀態是一種無病狀態。
    我們越酸性,就越容易生病。
    因此,如果我們想略微移動血液的pH,如果我們想醒來時呈鹼性,如果我們想讓低高斯電流流過我們的身體,
    我們可以要麼觸碰地球表面,或是購買PEMF墊。
    所以他們曾經做過測試,有人躺在PEMF墊上一定的時間。
    然後他們做了血液檢測,發現他們的血液更加鹼性。
    是的,你能立刻看出,從PEMF墊上起來後,血細胞的分離。
    我拍過視頻給我的製作經理看,我在家裡刺他的手指,放在幻燈片上,把它放到PEMF上,然後實際上看它。
    我還會做的第二件事是學習呼吸訓練。
    我使用一種叫做 hypermax 的東西,這基於范-阿登博士和奧托·華伯格博士的諾貝爾獎得獎作品。
    這是所謂的多步氧氣療法,在這個過程中,你實際上使用一個氧氣濃縮器,裝滿900升95%O2的袋子,然後你在跑步機上活動時,呼吸這95%O2,持續10至12分鐘。
    但如果你不想使用EWAT,即氧療運動機器,你可以學習進行呼吸訓練,調動輔助的呼吸肌肉,
    讓氧氣進入你肺部的葉,並從肺部的頂端呼出。
    我引用過的一篇文章結果不是一個研究,但我仍然找不到參考,是說在35歲之後,
    90%的人再也不會衝刺。
    有一次我也沒能找到這是否來自臨床研究或一篇文章,但無論這是否正確,
    絕大多數人停止運用他們的輔助呼吸肌肉。
    你知道,真的要鍛煉我們的橫膈膜,利用肋骨之間的肋間肌,將空氣推入身體的葉中。
    隨著我們的姿勢倒塌和二氧化碳上升,如果你思考一下你身體呼出的空氣,從鼻尖到嘴尖,
    一直到食道,穿過支氣管,進入你肺部的最遠處,那些都是呼出空氣。
    直到你將氧氣完全輸送並到達肺部的邊緣,你才將氧氣送入血液中。
    因此,隨著年齡增長和姿勢倒塌,我們的呼吸率變得越來越淺。
    我們實際上是在過度呼吸二氧化碳,這加速了老化。
    我的意思是,老化是——氧氣的存在是疾病的缺失。
    所以通過學習如何做呼吸訓練——首先,我將接地,其次,我會學習進行呼吸訓練。
    我進行的是薇姆·霍夫風格的呼吸訓練。
    我每天早上都會進行三輪30次呼吸,每輪都有一次延長的屏息。
    這是我從不、永不、永不會錯過的一件事情。
    為什麼?
    因為我對自己做了小承諾,並試著去遵守。
    我發現當我不斷地對自己許下微小的承諾卻又反覆違背時,我會失去對自己的信心。我認為很多人都有這種情況。我們的身體渴望一致性。所以——你失去對自己的信心了嗎?你對自己說:“你知道,我今晚要在10點半上床睡覺。”卻實際上在凌晨1點才上床。然後你又說:“我早上第一件要做的事是運動。”但事實上你並沒有運動。或者你早上起來對自己說:“我聽了那個播客。我會照著加里的建議做。我要接地氣,曬曬陽光,做一些呼吸練習。”但你實際上卻沒有做到。因此,這些小的內心承諾你對自己許下,而我覺得很多人都會打破這些小承諾。我相信這些承諾不是對配偶、孩子或伴侶許下的,它們不是所有人都知道的大承諾。我認為這會慢慢削弱我們的自信心和對自己的信任能力。因此,我的早晨例行公事,我非常遵守。但對我來說,可以隨身攜帶的唯一一件事是走到外面接地氣並進行呼吸練習。我從來沒有、絕對沒有缺過。我甚至無法告訴你我有多少年沒有錯過任何一個早上的呼吸練習。另一件對我來說有幫助的事情是,因為你知道,人類渴望一致性。所以如果在每天醒來的30分鐘內,無論你身處哪個時區,你都在進行三組30次的呼吸,你的身體會開始注意到這一點,並開始理解這是早晨。這是行動的時刻。而且這很簡單。你知道,當我在這裡時,我醒來。由於我通常在東海岸,所以我可能會比平時早醒。於是,我會打開門,走出去到陽台上,坐在椅子上。外面涼爽宜人。我面對著陽光,每天做三組30次的呼吸。我伴侶在聖誕節時送了我一個大紅燈板,這是我的聖誕禮物。搞笑的是,你知道我的聖誕禮物是什麼嗎?就是那個屋頂。對。你還是買床還是買燈板?燈板。這真好笑。你得到的是juvexo嗎?我無法知道。你得到了什麼?好的。我真的不知道品牌。但她給我帶了一個小的。然後我就說,寶貝,打開你的禮物。然後我打開,她也打開了,結果她的是一個很大的。她的大小大約是一半,所以我們互換了。不過我們現在都在用它。早上成為我們的例行公事。我們醒來,真不可思議。我們坐在那個地方。我不太確定它的效果。我聽過很多積極的事情。我對它做了一些自己的研究。還有如何使用它,以確保我不會以某種方式在害自己。但這到底有什麼功效,為什麼每個人都應該考慮入手一個呢?所以,這在文獻中被稱為光生物調節(photobiomodulation),光生物調節。如果你想查找任何臨床研究,輸入光生物調節,然後再加上癡呆症、阿爾茨海默氏症、皮膚和炎症,研究結果就會出現。但基本上,不同波長的光對身體有不同的效果。因此,有關研究表明,這有助於減少炎症,提高微血管循環。我們身體中最小的毛細血管也會受到光的影響。它對線粒體——細胞的動力中心有很明確的影響。如果你真的穿透細胞壁進入細胞質,找到了線粒體,並進入了線粒體,你會看到裡面有一個馬達在轉動。這被稱為克雷布斯循環(Krebs cycle)。而這個馬達在產生名為ATP的能量時,基本上在每次旋轉時會有兩種選擇,對吧?它可以創造兩個單位的能量,或者它可以創造36個單位的能量。它要麼是16倍更有效,要麼是16倍不那麼有效。而這取決於氧氣是否進入那個循環。所以紅光的一個作用就是它會穿透線粒體的壁,並釋放一種叫做線粒體一氧化氮(mitochondrial nitric oxide)的氣體,並迫使氧氣進入。因此,當你進入紅光治療床或使用紅光治療面板時,發生的事情之一就是你基本上是在強迫氧氣進入線粒體。你是在強迫氧氣使用線粒體並釋放一種叫做線粒體一氧化氮的氣體。順便說一下,這也是可以測量的。你可以得到唾液一氧化氮試紙。你可以把它放在嘴裡,然後在進入紅光治療床之前,看一下唾液中的一氧化氮量,會看到是一種淡淡的黃粉紅色。然後你在那個紅光治療床上待20分鐘。大約10分鐘後再測試,會發現你的唾液中的一氧化氮水平暴增。這是一個正面的信號,表明線粒體釋放了這種氣體,並進入了氧氣。想像一下,當你給細胞提供16倍的能量時會發生什麼。因此,想像一下提高了數兆個細胞的功能,使它們能夠排除廢物、修復、排毒、再生,僅僅通過使用光。它對膠原蛋白、彈性蛋白和纖維蛋白也有很好的效果。它被認為能改善血管生成,即新血管的形成。我幾個月前參加了喬·羅根的播客,他最後給我買了一個紅光床。我們把它安裝在他的家裡,他告訴我大約四到五周前,他不再需要戴老花眼鏡了。他的視力改善到這種程度,他也說他開始真正注意到他的皮膚變化。所以光生物調節是非常真實的,絕對有效。
    但沒有人需要想著必須在紅光療法床上花那麼多錢,你也可以只是讓你的皮膚曝露在陽光下,特別是在早晨的第一光,也就是一天的前45分鐘。那時沒有UVA,也沒有UVB,只有健康的藍光。你仍然可以產生維生素D3。讓我重申一下,以便我能夠表達清楚。關於羅根的視力,我在查找紅光對視力影響的研究時,發現紅光對視力是有好處的,非常好。因為我在想是不是應該在它開啟的時候看著這個東西。是的。然後我上網搜索,看到了一張圖片,上面說你可以看著它,甚至可以盯著它看。你可以。因為記住,沒有UVA,也沒有UVB。而一些關於紅光對你有害的邊緣資訊,你必須記住紅光是一個光譜,紅外線,比如,是一個光譜。大多數紅光療法床的波長範圍從600納米到約1000納米。當你超過這個範圍,你就進入紅外線光譜,甚至可能達到1100納米,甚至更多。換句話說,當你說到紅外線光,這是一種不可見的光譜。但它有很多的波長,對吧?所以一個紅外線紅光床會有紅外線光,但它的光譜會非常低。因此它不會產生熱量。它不會激發一種能造成振動並讓你出汗的色素。當你進入紅外線桑拿時,你會接觸到非常高的波長。你在身體內激活不同的色素,具體來說是水,它會振動產生熱量,你開始出汗。因此,你在紅光療法床上不會出汗,即使它是紅外線,光譜低。但你在紅外線桑拿裡會出汗,即使它是紅外線光,光譜高。所以來自紅光床、紅光面板和面具的紅光和紅外線光對你非常有益。我是說,我甚至會害怕告訴你我們看到的所有正面結果,這些都是那些定期使用紅光療法的人,因為你不能真的在這方面提出醫療索賠,但我可以告訴你,我們親眼見到了驚人的事情,人們可能會認為這是紅光療法的奇蹟。你提到早晨45分鐘的陽光。第一光?因為我在試著了解紅光的進化背景,它在自然界中的起源及其對我們人類的益處,還有我們為什麼失去了它。這三個問題。好吧,我們其實是光伏生物。我們與太陽的日週期緊密相連。光會使身體以非常特殊的方式運作。我是說,你可能聽過早上的第一光其實可以重置你的生物鐘,對你當晚的睡眠有更大的影響。那麼其他任何睡眠習慣都不及。因此,你的睡眠例行事項其實是從你的晨間例行事項開始的,並且會影響到皮質醇受體,影響多巴胺,我是說,影響褪黑激素受體。記住,皮質醇是一種對光有反應的荷爾蒙。當我們的眼睛閉上,光線穿過我們的眼瞼時,它往往會提高我們的皮質醇水平,這就是為什麼他們告訴你晚上不要使用藍光。你在刺激皮質醇,刺激一種清醒荷爾蒙,而實際上你是在試圖入睡。因此,透過獲取第一光,你是告訴身體現在是早晨。你知道的,你在提高皮質醇,降低你的褪黑激素受體,讓健康的藍光進入你的眼睛,讓健康的光照射到你的皮膚上。沒有UVA,沒有UVB,沒有任何有害的陽光輻射。在15或20分鐘內,如果你把所有這些結合在一起,你可以進行接地,做呼吸練習,並接受陽光。我的意思是,試試這個七天。那如果我在晚上使用紅光呢?那會不會讓我的身體以為是早晨?不,紅光不會這樣做。這完全不同。這不是我們所談論的藍光光譜。所以我可以在任何時候使用紅光嗎?你可以在任何時候使用紅光。事實上,我發現紅光非常放鬆。我有時會在睡覺前使用紅光床,睡得像嬰兒一樣。我們在家裡也一直這樣做,所以我只是檢查一下。我真的搜尋過,看看這是否會讓我清醒。我知道你是對的。藍光是讓我們清醒的東西。有點話題偏離,但我剛看到你喝了些水。那水裡有什麼?氫水。為什麼是氫水?這又是一個小型氫氣發生器。我不知道你是否還能看到,但這就是它的工作原理。有一個小的—- 拿起來,你就能在鏡頭中看到。下面有一個小的電解泵,它基本上在往水中添加氫氣。裡面已經沒多少了,但如果你裝滿水,你是可以看到的。我是說,這真是太神奇了。我堅信氫水是你可以給人體喝的最佳水。還有一個網站叫做 hydrogenstudies.com,上面有大約1350項研究。你可以訪問 hydrogenstudies.com。當你進入該網站時,你實際上可以按人體臨床試驗或動物臨床試驗進行搜索。你可以篩選出人體臨床試驗,查看氫氣在治療性治療中的使用方式,減少炎症,改善補充劑的吸收,改善運動表現,解決延遲性肌肉酸痛,減少神經炎症。我是說,有很多臨床試驗證明氫氣在體內的療效。
    人們可以透過鼻導管、耳導管、眼導管吸入氫氣,因為你能夠呼吸氫氣。
    但透過飲用氫水,可以對身體內的炎症產生非常積極的效果。
    當你將氫氣打入液體中,不是就會從上面流出來嗎?
    不,這是封閉的,所以是處於壓力之下。
    因此,它的作用是將氣體強行壓回液體中。
    好的。
    所以液體實際上具有高達幾百萬分之一的氫氣濃度。
    液體越冷,所能溶解的氣體就越多。
    因此,這種氣體從中消散大約需要五個小時。
    有些人使用氫H2片劑。
    我自己則是隨身攜帶這瓶氫水,無論去哪裡都帶著。
    我注意到當我沒有它的時候。
    有多少人是在30歲時開始考慮自己的長期健康?
    對我來說,這是一個醒悟的時刻,我心想,“好吧,我可能需要開始多注意一下了。”
    當我到達30歲時,我感覺到了變化,例如我的新陳代謝和能量水平。
    所以今年沒有不同。
    Zoe,是我投資的一家公司,也是這個播客的贊助商,
    幫助我根據他們世界領先的科學和我自己的測試結果做出更明智的飲食選擇。
    如果我在點食物,我知道如何讓外帶餐變得更聰明,例如先加一份蔬菜,或者選擇纖維含量最高的選項。
    Zoe幫助我做出這個選擇。
    它引導我並提供指導。
    它是我隨身的個人營養教練,24小時陪伴著我。
    為了幫助你開始你的Zoe之旅,並開始做出更明智的飲食選擇,
    現在註冊Zoe時我將給你們提供10%的折扣。
    你所要做的就是在結帳時使用代碼「CEO10」。
    希望你喜歡,告訴我你的進展。
    目前文化中一個非常相關的主題是zempec。
    你知道,自從我們上次談話以來,它變得更加流行,隨處可見。
    我昨天查看了製造zempec的公司,我相信如果我的Apple股票應用程序沒有欺騙我,
    這家公司現在的價值是幾萬億。
    哦,我肯定。
    對,zempec。
    所以zempec是一種叫做semaglotide的肽。
    這是一種GLP1抑制劑。
    還有另一種叫做terzepotide,實際上在並行臨床試驗中的表現比semaglotide更好。
    那是Wagovi版本或Manjaro版本。
    我認為semaglotide是zempec和Wagovi。
    但是這些對於2型糖尿病患者或重度肥胖者來說非常好,
    並且有與渴望有關的問題,這些人要麼是糖尿病患者,要麼嚴重肥胖。
    我認為它們已經變成了虛榮的藥物。
    而人們現在意識到與胃排空、麻痺性腸道有關的所有問題。
    事實是當你開始–
    麻痺性腸道。
    麻痺性腸道,就是你實際上會在腸道中出現麻痺。
    因為它們減慢的一件事就是胃排空。
    所以如果你減慢胃排空的速度,內容物常常會在腸道中腐爛。
    而且我並不是完全反對這些肽。
    如果你使用這些肽,你必須進行重量訓練計劃。
    所以你必須做抗阻訓練,因為你減掉的體重中,有三分之一的體重,
    在某些研究中,甚至有一半的體重,都是瘦體重。
    所以如果你正在服用semaglotide或terzepotide,
    那你要確保你也參加了–
    我們的臨床團隊會讓你使用一種肽,即生長激素肽,
    像是surmoralin、hypermoralin來保護肌肉,
    然後還要確保你有良好的力量訓練計劃。
    因為單靠這些,你無法去除特定部位的脂肪。
    於是會發生的情況是,你會開始積極動員和代謝脂肪,通常是從臉頰和面部。
    現在人們正在說semaglotide臉或Wagovi臉,
    看起來像是他們的臉頰變得非常凹陷,眼睛下方的脂肪墊被代謝掉了。
    他們的眼睛看起來開始凹陷。
    所以如果你重度肥胖或有大量的體重要減掉,
    你正在與渴望作鬥爭。
    你要麼嚴重前糖尿病,要麼是糖尿病,這可能會改變生活。
    但就虛榮的目的而言,我認為還有很多更好的肽和更好的方法來做到這一點。
    你現在的生活是什麼樣子的?
    太棒了。我想我在上節目之前和你提過,我覺得我像是活著別人的生活。
    我真的這麼想。我不敢相信我找到了一件我本來會無償做的事情,並且以某種方式將其貨幣化。
    而且你也一定有同樣的感受。
    當你在做播客,並且你的消息開始引起共鳴時,吸引到的人們的素質。
    我的意思是,你可以進入的房間。
    對我來說,我有著無法滿足的智力好奇心。
    我非常非常好奇。
    而且我有機會和像你這樣的人坐下來,
    還有世界上一些最偉大的思想家,他們研究長壽、抗衰老、生物黑客、癌症、死亡率、運動表現,
    我真的感到驚訝,我真的是這樣。
    隨著我們的特權而來的是我們的痛苦。
    是的。
    什麼是痛苦?
    你需要在這裡跟我誠實,因為這是我們幾年前開始這個播客的原因。
    對我來說,隨著我變得更加受歡迎,並且消息開始引起共鳴,
    我與最初希望服務和支持的人群之間的距離變得有些疏遠。
    我之前有很多個人的互動。
    但是現在,我根本無法與許多想要我幫助而且實際上需要我的人互動。
    我把注意力轉向訓練和支持盡可能多的合格人員,以便我們能夠真正觸及大眾。
    而且我無法預見到這條消息會引起多大的共鳴,而它以一種超越我公司的方式引起了共鳴。
    而且,你知道,最糟糕的事情之一就是在自己成功的重壓下崩潰。
    雖然這並沒有完全發生,但你知道,這個消息開始引起共鳴,來參加我們測試的人太多了,
    他們迫切需要我們的服務,我感受到了那種需求的負擔。
    在一段時間內,我們無法提供幫助。
    我們感到不堪重負,這在某些情況下變成了惡劣情緒。
    現在情況已經穩定下來,但你知道,這就像是小心你所要求的,因為你可能會得到它。
    但是同樣,我不會改變任何事情。
    我覺得我是世界上最幸福的人。
    那麼家庭的影響呢,因為你有孩子等等?
    你知道,這對我來說是最大的祝福。
    我的孩子們剛抵達洛杉磯國際機場,幾個小時內。
    他們現在正處於空中。
    我有三個孩子,年紀最大的兩個全職為我工作。
    我的女兒剛從護理學校畢業。
    她即將開始她的護理博士學位。
    我兒子比她大約晚了14週,所以他們都在攻讀護理博士學位,將來都會有護理博士學位。
    而生命中最大的祝福就是當你看到你的孩子有熱情時,
    因為我覺得你可以教會你的孩子任何事情,但你無法讓他們擁有熱情。
    而他們願意追隨我的腳步,這超出了我無法用言語表達的任何事情。
    因為我和我的孩子們一起旅行,與我的孩子們一起見客戶,我的妻子也在這個行業。
    我認為如果我沒有家人在身邊,我們的生活節奏會變得更加困難。
    我曾經看到彼得·阿提亞博士在一次播客中講述,我在此重述,所以我不知道我是否表達得正確。
    但他說:“你和孩子們相處的時間是19年。
    前18年是他們從出生到18歲的時間,然後他們就離開了。
    最後一年則在他們的餘生中分散。”
    我覺得這是多麼悲傷,因為我現在花在孩子們身上的時間比幾乎自他們出生以來的任何時候都多。
    他們正變成真正激勵我的成年人。
    因此,我認為在上帝賜予我的所有祝福中,這是最大的祝福。
    在我知道今天要和你交談時,其實我還有其他幾件我真的很好奇的事情。
    其中一件就是我們剛剛談到的家庭角色,即社區的角色。
    我們顯然正處於一場孤獨的流行病中。
    我們知道,在預期壽命的問題上,這是一個重要的事實,
    如果你想在任何年齡將某人的壽命縮短一半,就把他放在孤立中。
    所以如果你把一個人放在孤立中,你會將其壽命縮短一半。
    你如何在數據中看到這一點?
    因為我們將其稱為心碎綜合症或看護者綜合症,這在老年人中有充分的文獻記載。
    你知道,當你有一位伴侶,而你和他在一起已經40、50或60年,
    而這位伴侶很快就去世,第二位伴侶也會隨之去世。
    我一直認為這是一個神話,就像一個美好的心碎和愛的故事。
    我們所謂的心碎綜合症與心碎無關,而是指情感狀態,
    以及頻率和身體變化。
    當這種情況放棄時,這種情況也隨之放棄。
    心靈與身體。
    當心靈放棄時,身體也會隨之放棄。
    有很多新興的證據表明,情感確實能使我們生病。
    我覺得每個人都相信,壓力實際上可以導致病理和疾病。
    所以你知道,當我們孤立人類時,完全隔離是很難的,
    但我們知道,當我們孤立人類時,這對壽命有著顯著的影響。
    我們所做的一些最糟糕的科學研究是對人體組件或細胞在孤立狀態下進行研究。
    當你把一個細胞放在培養皿中,觀察它在體外的行為,
    然後假設當你把這個細胞放回人體時,它會以那種方式行為,因為細胞也存在於社區中。
    它們與外部環境交換。
    它們消除廢物。
    它們修復。
    它們進行解毒。
    它們是一個非常活躍的社區。
    所以,你知道,社區的影響蔓延到細胞層面。
    他們有進行相關的動物研究,對嗎?
    哦,是的,毫無疑問。
    關於孤獨和隔離。
    孤獨和孤立。
    這對壽命有著徹底的影響。
    我有一段時間沒有讀過動物研究,但我們知道孤立對死亡率有顯著影響。
    所以當一位摯愛的親人被送入安養院,或者我們觀察家庭成員與剛失去祖父母的母親或父親的接近度,
    並且你知道家庭不會經常探望,而那個人正在孤立中。
    我是指孤立,不是完全孤立,但他們在日常活動中隔離,這對壽命有著顯著的影響。
    所以這是一個我們使用的共病因素。
    主要是在老年人中,但年輕時也會發生。
    所以我認為社區日益重要。
    對我來說,你知道,我記得在我賣掉我的公司時,我的合作夥伴格蘭特·卡登告訴我,
    他告訴我:“你的圈子將會變得更小。”
    我說:“這不合理。
    我的圈子將會變得更大。”
    而他說的真的很對。
    你知道,我大部分時間都和孩子們在一起。
    他們全職為我工作。
    我們一起旅行。
    我們一起見客戶。
    我們一起奮鬥。
    他們是這個生意的堅強支持者。
    他們在學校一起感染了那種病。
    你知道,我最小的孩子還和我住在一起。
    所以我的社交圈子變得小得多,儘管你看到我和像達納·懷特這樣的名人和運動員出現在一起。
    那些是閃光燈瞬間。
    但在我的日常生活、每周和每月中,我被我的家人和一個我高度信任的小團隊包圍著,
    他們真的幫助我繼續為我所服務的客戶提供服務。
    那麼,退休的目的和它在我們長壽中所扮演的角色呢?
    我已經很久沒有將可變基本表(VBT)記起來了,但退休和社區互動的概率因素是存在的。
    我不記得具體的影響層級,但我們有一個概率模型,會使用這些人口統計數據。
    但毫無疑問,退休後的死亡率加速增加。
    我不知道我是否深入研究過這個科學,以至於能準確評論,但它肯定與失去目的感有關。
    當你查看藍色區域和百歲老人時,你知道其中一個關鍵主題,即使超越飲食,因為你知道,各種飲食是非常不同的。
    你知道,新加坡擁有地球上最高的壽命預期,肉類攝入量最高。
    薩丁島的壽命預期非常長。他們攝取大量的麵包、意大利麵和面粉。你知道,地中海藍區則攝取大量的油、魚和脂肪。
    但他們之間的共同主題是老年時期的流動性和目的感。
    並不存在輔助護理生活設施,輔助護理是當祖父母搬回孩子家與他們同住,直到去世的那一天。
    而她的目的可能只是為了當晚的晚餐去採買蔬菜。
    而祖父的目的可能是繼續為路邊的一家皮革匠製作皮帶,但他們都有目的感。
    當你回想起你在壽險行業的工作時,有沒有什麼部分讓你現在回想起來覺得不道德?
    因為正如你所說,你無法因法律和隱私原因聯繫到這些人。
    這會違反各種不同的政策。但在其執業過程中,還有沒有其他的事情讓你覺得不道德?
    只是那個事實,也就是說,我不被允許與病人或訓練醫生有任何接觸。
    我理解這是有充分理由的,因為大多數從事這項工作的都沒有執業醫生執照。
    他們不希望他們跳入醫學實踐。
    但當你注意到一些顯而易見的事情時,也許你知道醫生會感謝那通電話。
    哦,我的天,我不知道她在那個另外的處方上。謝謝你給我打電話。
    我的意思是,這不是要損害他們的聲譽或接管他們的醫學實踐。
    但我真的希望數據庫能夠出現。
    在我看來,用於預測死亡率的數據庫可以改變整個人類面貌。
    我知道為什麼它們不會,因為在我看來,這會顛覆現代醫學,以一種災難性的方式。
    這不也會摧毀他們的生意嗎?因為他們真的需要人們去死亡。
    他們確實需要,因為他們不想支付。
    好吧,你知道,年金需要人們去死亡。人壽保險希望人們活得久一點。
    哦,是的,因為他們活得越久,他們支付的就越多。
    他們活得越久,他們支付的就越多。
    但年金的話,你基本上是放了一筆押金,所以他們希望那筆押金。
    保證提供終身的收入來源。
    哇。所以如果你明天能夠好心地過世,對我來說會是件好事。
    而且同一家公司同時做這兩樣。
    同一家公司做這兩樣。
    好的。
    有一種叫做壽險年金合同的東西,一種叫做“丁香”的東西,你實際上是將年金和人壽保險保單放在同一生命上,這是無法輸的。
    我和10x做了基因檢測。
    你做了嗎?
    我做了。正如你所說,你不能給我檢測結果。
    但我想邀請卡莉·薩達醫生,她現在會給我這些結果,並向我解釋一下我的結果以及這個測試是什麼,它對我有什麼意義。
    所以我非常期待看到這些結果。
    我也很期待你看到它們。
    讓我們把她請進來。
    幾天前,有人來到我的工作室,他們對我口內進行了拭子檢測,這個檢測叫做10x基因甲基化測試,我相信。
    那是什麼測試,我為什麼要做它?
    你做這個是為了了解甲基化的五大基因。
    記住,如果我們提取你的所有基因組,我們會得到很多不可操作的信息。
    我可以看到你有深橄欖色的皮膚、深色的眼睛、附著耳垂,但這些基因信息你無法做任何事情。
    我們需要的是可以付諸實行的基因信息。
    所以雖然你不能進去修復這個基因,但你往往可以補充它的功能。
    而甲基化基因是非常特殊的,因為它們負責將一種原材料轉化為可用形式的過程。
    換句話說,我們攝取葉酸或其衍生物,但我們將其轉化為一種叫做甲基葉酸的可用形式。
    所以這一過程叫做甲基化。
    這是人類經歷的最重要的過程。
    我們每天要進行3000億次。
    當你某些基因出現斷裂時,這意味著你的身體無法轉化。
    你的身體無法將一種原材料轉換為可用形式。
    這會導致缺乏。
    而且通常是這種缺乏導致了我們所遭受的一些最常見的疾病。
    卡莉·薩達醫生。
    你好,謝謝你邀請我來。
    你能給我們簡單介紹一下你的個人背景和經歷嗎?
    當然可以。
    我最初的訓練是外科學,專注於婦產科。
    但我發現越來越多的慢性疾病出現,人們並沒有真正好轉。
    因此,我的專業訓練改為功能醫學,這是一種更整體的方法。
    我在這方面擁有兩個碩士學位,並且八年前遇到了Brekka先生。
    距今已經有一段時間了。
    那是在一個小房間裡,我們開始研究這些基因檢測,了解人們為什麼沒有改善的原因。
    我這裡有我的檢測結果,坦白說,我還沒有查看過。
    所以Jack把它放在我的iPad上,告訴我可以向上滑動查看。
    那我在看什麼?這告訴我什麼?
    好的,經過你的允許,我們當然可以分享這些,因為這很重要。
    只有在結果好的情況下。
    我想告訴你,你的父母真是對你很好。
    是的,他們真的對你有利。你中了基因彩票。
    所以記住,基因的概念,我覺得人們容易混淆。
    基因就像藍圖一樣。
    你的母親寫了這個藍圖的一半,而你的父親寫了另一半,然後你就是帶著這些出生的。
    這些基因將伴隨你終生。
    所以當你有一些基因變異時,可能不是完全符合你的需求,這就是我們通常所說的變異。
    當這種情況發生時,我們想找到繞過它的辦法。
    我們如何為這些數據上色以便於理解呢?如果你有來自每位父母的正常拷貝,那是綠色的。
    如果你有一位父母的拷貝是正常的,另一位的拷貝不是,那我們將其標記為黃色,而你恰好有一個這樣的變異。
    如果你有兩個異常的拷貝,那將是紅色,幸運的是你沒有這樣的情況。
    這其中的意義在於,綠色基因將有效運作100%,你可以放心使用。
    黃色基因大約是40%的效率。
    紅色基因則是10%或更低。
    可以把它想像成在輪子裡放入輻條,造成堵塞,因為這些基因是依循一條通路的。
    這是甲基化通路。
    我認為甲基化就像是一種啟動。
    就像我們談到的,將某些原料轉化為你所需要的形式。
    所以如果你在這條通路上有任何問題,你的效率不會那麼高。
    因此,你需要針對你那個變異基因進行修正。
    你在那個基因上表現得很好,這大概是最常見的基因,這是一個真熱門的基因。
    我們將這部分深入探討。
    我們沿著這條通路往上走。
    這麼做的原因在於,它影響到你身上的每一部分。
    它影響到你的睡眠。
    它最終在更深層次上影響你如何入睡、你的甲狀腺功能、腸道功能、情緒、排毒能力,尤其是重金屬的排毒能力,還有如何抗擊自由基。
    這些都是重要的事情。
    這就是為什麼這不僅僅是數據,而是真實的數據。
    因此,如果你不修正你的那個黃色基因,你在處理這些事情時就不會那麼出色。
    排毒、抗炎、腸道運動,這些事情都會受到影響。
    這對你而言是一個相當簡單的解決方案。
    如果你不激活那些營養素,那麼我們就給你激活的營養素。
    例如,你很可能在激活B12方面有困難。
    這可能是你效率不高的問題。
    你當然可以做到,但你效率不高,因為它並非綠色。
    所以你需要攝取活化形式的B12,即甲基化的B12。
    這樣,每天這樣做可以讓你彌補基因變異或基因問題。我們這樣稱呼它們,帶著一種親切的情感。
    在我的結果上,有提到一位父母傳遞了一個基因突變,那是哪一個?
    他想知道該誰負責。
    這就是問題所在,除非你檢測過你的父母,否則你不會真正知道誰給了你什麼。
    你知道的一點是,你擁有一個給了你正常基因的父母,還有一個給了你變異的基因,這就是為什麼它標記為黃色。
    這對我在實際層面上意味著什麼?
    我想知道是否有任何健康方面的隱患我應該注意。
    所以每當你在甲基化中有任何形式的變異,特別是在下游通路時,
    你必須理解,這將影響到整個通路。
    問題可能從輕微的睡眠問題延伸到根本無法入睡。
    這可能會影響情緒、腸道問題。
    但你可以通過補充劑來打破這個循環。
    你能告訴我你見過的最糟糕的基因檔案,以及在實際生活中這種情況所造成的影響嗎?當它的五個標記都受到干擾時。
    是的,我們見過那種基因檔案,其中紅色和綠色的確是混合在一起的。
    這是你會看到明顯的個性改變,顯著的…
    我們所說的心理疾病,例如嚴重注意力缺陷症、廣泛性焦慮症、強迫症、躁鬱症、雙相情感障礙。
    你會看到成癮的高趨勢,因為多巴胺的水平低下。
    你會見到顯著的睡眠障礙,極為嚴重的腸道問題,腹脹、腹瀉、便秘、易怒、抽筋,這些往往都無法通過常規療法或飲食改變來改善。
    那些是令人驚奇的案例,看著臨床團隊如何處理這些問題,因為通過正確的甲基化,我看到那些案例得到解決,許多症狀完全緩解。
    我們有很多機會讓好人變得卓越,但當通過修復基因突變來實質性改變某人的生活時,這才真正產生影響。
    這裡有這五個縮寫,compt,然後是mind,AHCY,然後是mind,MTRR,接著是upper gut,MTR,又提到lower gut,那是我這個標記為黃色的地方。
    然後就是那個令人討厭的家伙,我不應該這樣說,MTHFR,這與心智和腸道有關。
    這五個因素都是與甲基化有關的,實際上是關於我如何處理攝入我身體中的成分。
    我猜這些在我身體中的不同階段。
    所以那些在我的頭腦中的,標示為心智的,會在我頭部,而標示為上腸的,那就是在我的腸道上部,然後標示為下腸的,則在我的下腸,還有這個MTHFR,標示為心智和腸道,這是真的。
    原因在於,記住,這些都是連續的,是嗎?
    所以我總是用沙包接力的比喻來解釋,對嗎?
    你有一群人排成一行,有一個人在把沙包從卡車上拿下來並傳給下一個人。
    他把沙包傳給下一個人,然後如此類推。
    如果在那條鏈的早期,他本應該從卡車上拿十個沙包,但他掉了四個。
    那麼剩下的隊伍所能做到的最多也就是六個。
    換句話說,如果像MTHFR這樣的早期基因(這在甲基化周期的早期),受到了損害,整個下游也會受到影響。
    如果幾個基因突變之後,你又有另一個主要的基因突變,它會進一步損害下游。
    所以MTHFR之所以是最糟糕的基因之一,但又是最容易修復的,正因為它是在甲基化周期中最早的。
    好的,因為它是第一個。
    對吧?它是第一個。
    所以如果那是紅色的,意味著父母雙方都給了你那個基因突變,你可能會在整個甲基化周期中產生後果。
    那你是否經常看到,如果某個人有……
    是的,這就是為什麼如果你在谷歌上搜索MTHFR的後果,或者MTHFR與流產、MTHFR與注意力不足過動症(ADD)、MTHFR與注意力不足過動症(ADHD)、MTHFR與焦慮等,
    你會看到大量的文章和臨床研究將這個基因突變與似乎無數的後果聯繫起來。
    好吧,那些無數的後果實際上與更下游的基因突變有關,但它們受到影響,因為它們沒有得到執行工作的原材料。
    在我看來,這是現代醫學中最被忽視的事情之一,儘管這項測試是如此簡單以及如此容易和廣泛可獲取。
    我對於更多的一線診所不進行這項測試感到驚訝,因為人們一生中只做一次,就能補充缺乏的東西。
    有時候你會看到他們生活中的奇蹟般的變化。
    Gary,謝謝你。我會在這集節目的下方放上我的檢測結果,正如我在這裡看到的一樣,讓大家都能看到,還有我如何進行測試的細節等,
    都會在那裡提供給大家查看。
    你知道,我們在這個播客中有一個結尾的傳統,上一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而不知他們會把問題留給誰。
    而你收到的問題是這個。
    我真希望我知道你上一位嘉賓是誰。
    好的,他們說他們在引用某人的話,並說,“Gundalini 說:‘成為你想要在世界上看到的變化。你想看到什麼變化?’”
    “Gundalini 說:‘成為你想要在世界上看到的變化。你想看到什麼變化,你將如何成為它?’”
    好吧,我希望看到人們過上更健康、更快樂、更長壽、更充實的生活,而我會通過繼續傳達這個信息來實現這一點。
    這就是我在這裡的原因。
    這是我每天醒來時都重新開始的原因,而我無法與甘地相比。
    但我會將我的成年生涯的餘生花在傳遞這個信息上。
    Gary,非常感謝你。
    認識你在鏡頭內外,你真的是一個真誠、真實、可愛的人。
    謝謝你。
    你的意圖對我來說是如此清晰和純粹。
    所以,你知道,自從我們上一次對話以來,我收到了很多人的聯繫,談到了你的建議對他們生活的價值。
    成千上萬的人。
    兄弟,這讓我……
    我的意思是,我查看了上次的對話,查看了那段時間的電子郵件。
    我搜索了你的名字,當我說成千上萬,我是說,成千上萬的人報告說因為聆聽那次對話而過上了更好的生活,
    快樂的生活。
    太棒了。
    他們可能無法聯繫到你。
    所以代表那些人,我想說非常感謝你做你所做的事情,因為這非常重要。
    這並不總是容易的。
    是的。
    但,你知道,這是職業危害。
    是的,確實如此。
    在世界上展示自己,正如我所知道的那樣。
    所以非常感謝你,Gary。
    我很感激你的時間。
    非常歡迎。
    (音樂)

    His old job was to know when you would die, his passion is to extend and improve people’s lives

    Gary Brecka is the co-founder of 10X Health System and is one of the world’s leading experts in human biology and biohacking. He has worked with CEOs, models, to athletes from the UFC, NFL, and professional boxers. Gary is also the host of the ‘Ultimate Human’ podcast.

    In this conversation Gary and Steven discuss topics such as, the common supplement mistakes that people make, the vitamin that most people are deficient in, how we are in a pre-diabetic epidemic, and the impact of loneliness at a cellular level.

    00:00 Intro

    02:18 What We’re Getting Wrong About Supplements & Deficiencies

    09:20 Humans Aren’t Functioning Optimally

    11:49 The Biomarkers That Predict Your Health Outcomes

    17:53 The Link Between Your Genes & Anxiety & Trauma

    22:16 Common Deficiencies That Keep Us Away from Our Optimal Health

    30:24 Working with High Profile People

    32:00 How Your Life & Business Changed In The Last Year

    34:43 Life Insurances Know When You’re Going to Die

    41:51 I Knew Thousands of People Would Die but They Wouldn’t Let Me Help Them

    43:18 Fixing Your Deficiencies Could Save Your Life

    50:44 What I Learned Analysing Thousands of Medical Reports

    51:57 Fix the Simple Things Before It’s Too Late

    54:52 The Importance of Grounding for Your Blood Cells

    01:00:02 The Most Important Exercise to Oxygenate Your Blood Cells

    01:04:26 The Incredibly Health Benefits of Red Light

    01:12:15 How Hydrogen Gas Helps Your Body

    01:15:23 The Issues with Ozempic

    01:16:42 How Is Gary’s Life and His Pain

    01:18:18 Advice to His Kids

    01:19:18 The Loneliness Epidemic

    01:25:13 Unethical Insurance

    01:27:09 Gene Test Results

    01:42:10 Last Guest Question

    You can listen to the ‘Ultimate Human’ podcast and purchase Gary’s products here: https://bit.ly/3w2m8mr

    Follow Gary:

    Instagram – http://bit.ly/3IVf6Dw

    Twitter – http://bit.ly/41w492P

    YouTube – https://bit.ly/4aLbmA7

    Studies mentioned:

    1. https://academic.oup.com/ajh/article/28/7/943/2743393

    2.https://headachejournal.onlinelibrary.wiley.com/doi/full/10.1111/head.12792#:~:text=This%20study%20is%20the%20first,sodium%20concentrations%20and%20neuronal%20excitability

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Zoe: http://joinzoe.com with an exclusive code CEO10 for 10% off

  • Moment 158: What is The Best Cheap Coffee? Coffee Expert Reveals In Blind Taste Test: James Hoffman

    In this moment, world renowned coffee expert, James Hoffmann, tests and chooses the best high street coffee. James guides you though everything you need to know to assess coffee like a professional, this includes looking at the roast of the coffee, the smell and finally it’s taste and different tones. He also outlines the benefits of supporting your local cafe rather than getting your morning cup at a major coffee chain, as you can get a better cup of coffee from someone who cares nearly as deeply about coffee as you.

    Listen to the full episode here –

    Apple- https://g2ul0.app.link/TM29O0GTTIb

    Spotify- https://g2ul0.app.link/7i0901DTTIb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    James:

    https://www.jameshoffmann.co.uk/

  • Special Forces Commander’s Weird Trick For Overcoming Anxiety, “This Is The Reason People Quit”, “Imposter Syndrome Is A Good Thing!”

    Learn how to attack life with the same intensity as a member of the world’s most elite fighting force

    Jocko Willink is a retired U.S. Navy SEAL officer and New York Times bestselling author, he is also the host of the Jocko Podcast, and co-founder of the leadership training organisation, Echelon Front.

    In this conversation Jocko and Steven discuss topics such as, why excuses are pointless, the core component that every Navy SEAL has, how to overcome hesitation and take action, and why you should ‘embrace the suck’.

    You can listen to the ‘Jocko Podcast’ and purchase Jocko’s products here: https://bit.ly/3Uk75hj

    Follow Jocko:

    Twitter – https://bit.ly/3UmcjJx

    Instagram – https://bit.ly/3w2zZsQ

    YouTube – https://bit.ly/4cY32i1

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Whoop: https://join.whoop.com/en-uk/CEO

  • Jimmy Carr: “I Was Laughing & Crying When He Died”. Jimmy Opens Up About Being Cancelled & How Anxiety Is The Flip Side Of Creativity!

    Learn the lessons behind the laughter, learned from over 20 years in the world of comedy.

    Jimmy Carr is an award-winning comedian, writer and TV host for shows including, ‘8 Out Of 10 Cats’, ‘Roast Battle’, and ‘Big Fat Quiz Of The Year’.

    In this conversation Jimmy and Steven discuss topics such as, why we don’t think about death enough, how to speak so people listen, the power of imposter syndrome, and how to find out what you want to do in life.

    00:00 Intro

    02:01 How Are You, Jimmy?

    03:07 Every Single Person Has Life Dysmorphia

    08:59 What Is the Point of All This Work?

    12:35 What Is Our End Goal?

    14:08 People Crave the Success Not the Journey

    16:47 You Should Be Feeling Imposter Syndrome

    18:45 I Entertained My Sick Mother

    19:54 The Unmeasurable Stuff Is the Important One

    24:29 Depression

    25:46 Men’s Mental Health

    27:30 What Is It to Be a Man

    33:25 Losing My Religion

    33:52 How Do You Deal with Grief in Your Life?

    35:19 The Passing of Sean Lock

    38:27 Business Is Life

    39:12 The Issue Is Young People Are Not Given Enough Agency

    41:52 How Comedy Teaches You to Be a Good Communicator

    45:06 The Importance of Taking Risks

    52:38 How To Deal with Rejection

    55:31 Knowing Who You Are & What You Want to Do

    58:44 Is It Motivation, Luck or Talent?

    01:02:14 Being Cancelled

    01:06:12 Would You Erase Your Worst Moments?

    01:15:26 Artificial Intelligence

    01:26:37 Self Expression

    01:30:51 Jimmy’s Eating Disorder

    01:35:31 Advice to Younger People

    01:38:25 Why You Should Sweat the Small Stuff

    01:42:45 Having Confidence

    01:43:40 Netflix Special

    01:46:09 Dave Chapelle Attack

    01:50:38 What Would You Tell Your Kids?

    You can watch Jimmy’s new Netflix stand-up special, ’Jimmy Carr: Natural Born Killer’, out on the 16th April 2024.

    You can purchase tickets for Jimmy’s brand-new international tour, ’Jimmy Carr: Laughs Funny’, here: https://bit.ly/49u9iex

    Follow Jimmy:

    Twitter – https://bit.ly/4awtUEe

    Instagram – https://bit.ly/3PULKbt

    YouTube – https://bit.ly/3xrXsEc

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Fiverr: fiverr.com/diary

    Uber: https://p.uber.com/creditsterms

  • Moment 157: The Money Expert’s Investment Strategy NO ONE Is Talking About: Morgan Housel

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:02 (upbeat music)
    0:00:06 – Confidence, which comes from success often,
    0:00:08 really does create blind spots.
    0:00:09 And that’s something I think about so much,
    0:00:14 like how do I stay aware of those blind spots in my life
    0:00:17 that the success I’ve had in various areas
    0:00:19 has undeniably created.
    0:00:20 And honestly, a lot of it I just go,
    0:00:22 just save loads of money, Steve,
    0:00:24 ’cause the day you’re wrong, you don’t wanna go broke.
    0:00:25 – I also didn’t think about that.
    0:00:27 Like whenever the curtain comes down in my career,
    0:00:29 I wanna make sure that I can say like,
    0:00:33 hey, thank you for letting me have this.
    0:00:36 I’m so grateful for it, but I think I’ve saved enough
    0:00:38 that like I’m ready to pass a baton to someone else.
    0:00:41 And that’s a form of humility too.
    0:00:42 There’s a quote from Denzel Washington,
    0:00:43 where he’s talking to Will Smith,
    0:00:45 after Will Smith slapped Chris Rock,
    0:00:47 remember that whole debacle?
    0:00:49 After that show, Denzel Washington comes up to Will Smith
    0:00:52 and he says, Will, when you’re at your highest moment
    0:00:55 in your career, that’s when the devil’s gonna get you.
    0:00:58 And it’s like when your career is so high
    0:01:00 and you’re so famous and you think so highly of yourself
    0:01:01 that you can do anything,
    0:01:03 that’s when you’re gonna get yourself into trouble.
    0:01:06 – What a powerful quote.
    0:01:07 – And I think just paying attention to that,
    0:01:10 that’s the natural humility that goes into it.
    0:01:11 And it’s not false humility.
    0:01:13 It’s not like, oh, you know, false humility is like,
    0:01:15 I didn’t do any of this, I just got lucky.
    0:01:17 That’s all false humility.
    0:01:18 I think real humility is like,
    0:01:20 I built this through hard work
    0:01:23 and I made some good decisions, but I’m just a guy.
    0:01:26 I’m as fallible as anybody else.
    0:01:27 I think that’s not just important.
    0:01:30 I think that’s critical to any amount of sustainable success.
    0:01:35 – You taught me that the price you pay to be wealthy
    0:01:39 is the volatility you have to incur along the way.
    0:01:40 It’s kind of how I think about it in my head.
    0:01:41 – That’s the cost of admission.
    0:01:43 – To being wealthy and to–
    0:01:47 – To any level of success is putting up with an enduring
    0:01:50 unknowns and volatility and booms and busts
    0:01:52 and then other bullshit that you put up with
    0:01:54 in the investing market and in your career
    0:01:55 and in your relationships.
    0:01:59 There’s always a cost, for anything good in life,
    0:02:00 there’s a cost that you have to pay.
    0:02:03 Like, of course, nothing’s free like that,
    0:02:05 but most of the costs that you pay are not,
    0:02:06 they don’t have a price tag
    0:02:08 that you can just measure very cleanly.
    0:02:10 Like the cost of doing well in investing
    0:02:11 is putting up with volatility.
    0:02:14 The cost of a successful career might be long hours
    0:02:16 where you are pulled away from your family.
    0:02:19 The cost of a relationship is like always needing to sacrifice
    0:02:22 and compromise for the other person.
    0:02:25 Nothing is ever free and so much of the success in life
    0:02:27 is just identifying what the cost is
    0:02:29 and being willing to pay it.
    0:02:31 ‘Cause for all of those things I just laid out,
    0:02:33 investing, career, relationships,
    0:02:35 the cost of admission is worth it.
    0:02:38 Putting up with the volatility is worth it over time
    0:02:39 because if you can put up with the stock market
    0:02:41 falling 30%, if you can just say,
    0:02:43 “Ah, it’s not that big a deal, I’m just gonna hold tight.”
    0:02:46 10 years from now, the cost is well worth doing that.
    0:02:47 – It’ll be rich.
    0:02:49 – If you can put up with the compromise
    0:02:51 that takes to have a successful relationship,
    0:02:54 by and large, it’s gonna be a cost that’s worth paying.
    0:02:57 ‘Cause you know so much of what matters in life
    0:02:58 is just the relationships that you have.
    0:03:01 And once you identify the cost of that relationship,
    0:03:03 you’re like, “Oh, I’ll pay that cost all day long.
    0:03:04 It’s so worth it.”
    0:03:06 – This requires you to be cognizant of time horizons
    0:03:07 and your own time horizons,
    0:03:08 which is something you talk a lot about
    0:03:11 in chapter 16 of The Psychology of Money.
    0:03:14 Why is it important for us to know our time horizons
    0:03:16 and what you mean by time horizon?
    0:03:19 – It’s the amount of time between now
    0:03:20 and whatever your goal is,
    0:03:21 which is very different for everybody,
    0:03:24 not just by your age, but if you wanna retire early
    0:03:25 or whatever it’d be,
    0:03:27 everyone’s gonna have a slightly different time horizon.
    0:03:28 – What’s yours?
    0:03:31 – I mean, you would break it up into different chunks.
    0:03:32 I wanna get to a point,
    0:03:34 or maybe I’m nearing a point in my career
    0:03:38 where I’m just doing things because I enjoy them.
    0:03:41 There’s really no financial incentive to what I’m doing.
    0:03:43 That’s one time horizon.
    0:03:47 Another is, okay, once my kids start getting older,
    0:03:49 I wanna make sure that I’m always there for them
    0:03:50 when they need me.
    0:03:52 Teenage years are so difficult for people.
    0:03:54 Like, I’m always up 24/7, I’ll be there for you,
    0:03:56 which means I’m gonna have to pull back.
    0:03:57 There’s gonna be a point where I just say,
    0:04:00 “Look, I’ve accomplished what I want to with writing,
    0:04:03 “and I wanna be able to move on to something else.”
    0:04:04 And there’s gonna be a point where I say,
    0:04:05 “I really don’t wanna work that much anymore.
    0:04:06 “I just wanna move on,
    0:04:07 “and maybe I need to take care of my parents,”
    0:04:08 what would it be?
    0:04:10 So like, there’s multiple different time horizons
    0:04:11 at different goals of your life.
    0:04:14 – Is buying a house a good or bad financial decision?
    0:04:15 – I’ll tell you my own experience,
    0:04:18 which was in my 20s and early 30s,
    0:04:21 my wife and I lived in like seven different cities,
    0:04:22 and there was nothing better for us.
    0:04:24 Some of those were just like,
    0:04:25 “Let’s try this new city for fun.”
    0:04:29 Some of it was moving for work, we moved for her school,
    0:04:30 and our ability to just get up and go,
    0:04:32 hand the keys back to the landlord,
    0:04:34 nothing was more valuable than that.
    0:04:38 Once we had our son, our first kid, then very quickly,
    0:04:40 nothing became more valuable to me
    0:04:43 than having an established secure home base
    0:04:45 that nobody could take away from me.
    0:04:46 That was the cure.
    0:04:48 And also like, kids are loud and they scream,
    0:04:50 and I didn’t want neighbors in an apartment building
    0:04:52 that I was gonna have to like try to keep my kid quiet
    0:04:53 for themselves.
    0:04:56 I was like, “I want my own house, that’s mine.”
    0:04:57 And it’s just a standalone house.
    0:04:58 My kid can scream as loud as he wants,
    0:05:00 not bothering anybody else.
    0:05:02 That became important to me like instantly.
    0:05:04 So it’s, I think people get caught up when they’re like,
    0:05:08 “Well, the housing market returns 4.5% per year.”
    0:05:10 That’s, it’s like, stop with the spreadsheets,
    0:05:12 like just do what’s gonna work for you.
    0:05:16 I know Ramit Setty has a lot of thoughts about this,
    0:05:18 on renting versus buying.
    0:05:22 And I think one of the differences between Ramit and myself
    0:05:24 is I have two young kids.
    0:05:26 And so like that, if I didn’t have kids,
    0:05:28 I think I would be like rent forever.
    0:05:29 – Really?
    0:05:31 – And try different cities, move all around.
    0:05:32 What can be better than that?
    0:05:34 But when you have kids, what’s more important to me
    0:05:37 is stability, I want my kids to go to a stable school,
    0:05:39 know their neighbors, have friends that they can be friends
    0:05:41 with for years, that’s important.
    0:05:43 If we just think about investing,
    0:05:45 then in terms of, is buying a house
    0:05:46 a good financial investment?
    0:05:48 My brother, who works in my company,
    0:05:51 he’s the one that introduced me to your book many years ago,
    0:05:53 said to me something along the lines of,
    0:05:56 “Steve, don’t buy houses to make money
    0:06:00 “because you have the ability to play a different set of games
    0:06:02 “that very few people can play.”
    0:06:04 And what I mean by that is he kind of explained it to me,
    0:06:06 he goes, “Listen, everyone can buy a house.
    0:06:08 “So the returns there aren’t gonna be huge.
    0:06:11 “Go find a game that like only you can play,
    0:06:12 “you’ll get bigger returns.”
    0:06:13 If you’re buying a house because you think
    0:06:16 it’s gonna be a good financial investment, stop.
    0:06:18 Even if it turns out in hindsight that it was,
    0:06:19 it doesn’t matter.
    0:06:22 I think these are just purely lifestyle decisions.
    0:06:24 And I think so many people get screwed up
    0:06:25 when they’re in a spot in their life
    0:06:28 where they should be renting because they need to be mobile.
    0:06:29 They need to move around to a new job, new career,
    0:06:31 new school, whatever it is.
    0:06:32 But they end up buying because they think
    0:06:34 they’re gonna make money doing it.
    0:06:35 And that’s the problem.
    0:06:39 So I own a house and if I ended up losing money on it,
    0:06:41 I don’t think I’d care that that’s not why I’m owning it.
    0:06:43 I’m owning it just ’cause I want the stability
    0:06:44 for my family.
    0:06:46 – I’ve just made an offer on my first ever house tonight
    0:06:48 ’cause I played other money games
    0:06:50 for the last decade of my life.
    0:06:52 And now I have a partner and we’ve been together many years
    0:06:54 and we’re both like 31 years old
    0:06:57 and we’re getting into that position now, you know?
    0:06:57 – Yep.
    0:06:58 – And my brother explained to me, he goes,
    0:07:02 “Listen, this is a bad financial decision,
    0:07:06 “but it’s a good emotional social life decision.
    0:07:08 “And you need to know how to separate the two.
    0:07:10 “Don’t mark this down as a way that you’re trying
    0:07:11 “to make money.
    0:07:13 “Like you might make money in 20 years time
    0:07:15 “if you’re still living there.
    0:07:17 “Look at it as you need somewhere to live.”
    0:07:18 And he must have got that from you.
    0:07:20 – When we bought our last house,
    0:07:21 which was after I wrote this book,
    0:07:23 so this is a different experience,
    0:07:26 I thought at the time, it’s still a thing today.
    0:07:27 I probably paid a little bit too much.
    0:07:29 I mean, I paid the market rate, but if you said,
    0:07:30 “Oh, did you get a good deal?”
    0:07:32 I said, “No, no, no, didn’t bother me in the slightest.
    0:07:34 “That’s not why I was doing it for.”
    0:07:37 It would be like if you ask like,
    0:07:40 if someone is deciding whether or not to have kids
    0:07:42 and they think about the cost of kids,
    0:07:45 like forget it, of course you’re gonna dump
    0:07:47 hundreds of thousands or millions of dollars
    0:07:48 into your kids.
    0:07:51 And it’s like, if money is coming into the equation,
    0:07:53 like stop right there, it should not do it.
    0:07:55 You’re doing it for very different reasons.
    0:07:56 This is not an investment.
    0:07:58 – People buy houses ’cause they think
    0:07:59 that they’re making loads of money.
    0:08:00 – Because there have been periods in time
    0:08:02 in which people have made loads of money.
    0:08:03 Historically, like that’s the anomaly.
    0:08:06 Historically, in the US and the UK,
    0:08:08 housing prices adjusted for inflation go nowhere.
    0:08:10 It’s just been the last 20 or 30 years
    0:08:12 that there’s this very brief window of time
    0:08:15 that owning a house was a great investment.
    0:08:18 Robert Schiller won the Nobel Prize about a decade ago
    0:08:21 for his work in showing that over the last 150 years
    0:08:24 in the United States adjusted for inflation,
    0:08:27 most home prices have been flat as a pancake.
    0:08:28 It’s just the last 20 years
    0:08:30 that have inflated people’s expectations
    0:08:31 of what a house can do.
    0:08:34 – Statistically, there’s gonna be at least
    0:08:36 one person listening to this.
    0:08:39 That has made an offer as we speak for a house
    0:08:41 under the assumption that it’s going to help them
    0:08:43 stack wealth.
    0:08:48 If they were purely doing it for those reasons,
    0:08:49 what would you tell them to do instead?
    0:08:52 – If that’s purely the reason, run for your life.
    0:08:53 Don’t do it.
    0:08:55 Particularly, I mean, it used to be,
    0:08:56 and maybe it still is like this
    0:08:59 in many cities in America and the UK,
    0:09:01 but it used to be that rentals
    0:09:04 were almost without exception shitty houses.
    0:09:05 There were no good rentals.
    0:09:08 A big change, at least in America in the last 20 years,
    0:09:10 is that most big cities have tons and tons
    0:09:11 of luxury apartments to live in.
    0:09:13 And there are great places to live.
    0:09:15 And they’re in the city centers
    0:09:16 and they got beautiful granite countertops
    0:09:18 and there are great places to live.
    0:09:19 Don’t fall for the idea
    0:09:22 that you can’t live well if you’re renting.
    0:09:24 I think that’s the problem.
    0:09:26 And realize that if you’re doing it for financial reasons,
    0:09:30 you’re probably about to borrow a shitload of money
    0:09:31 for an investment that historically
    0:09:34 has been a very bad investment.
    0:09:36 Like if you put it in those terms,
    0:09:38 like what are we doing here, man?
    0:09:41 You’re gonna borrow hundreds of thousands of dollars
    0:09:44 for an investment that historically has been a loss.
    0:09:45 That’s what you’re doing here.
    0:09:47 Does you feel good about that?
    0:09:49 That’s what I’d say to that person.
    0:09:50 Godspeed.
    0:09:53 (upbeat music)
    0:09:55 (upbeat music)
    (Diễn nhạc vui tươi)
    – Sự tự tin, thường đến từ thành công, thực sự tạo ra những điểm mù. Đó là điều tôi suy nghĩ rất nhiều, như là làm thế nào tôi có thể nhận thức về những điểm mù trong cuộc sống mà thành công mà tôi đã có trong nhiều lĩnh vực không thể chối cãi đã tạo ra. Và thành thật mà nói, rất nhiều điều tôi chỉ nghĩ rằng, hãy tiết kiệm thật nhiều tiền, Steve, vì ngày bạn sai, bạn không muốn bị phá sản.
    – Tôi cũng không nghĩ về điều đó. Khi mà bức màn hạ xuống trong sự nghiệp của tôi, tôi muốn đảm bảo rằng tôi có thể nói rằng, “Này, cảm ơn bạn đã cho tôi có cơ hội này. Tôi rất biết ơn vì điều đó, nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã tiết kiệm đủ để tôi có thể nhường lại cho người khác.” Và đó cũng là một hình thức khiêm tốn. Có một câu nói từ Denzel Washington, nơi ông ấy nói với Will Smith, sau khi Will Smith tát Chris Rock, bạn còn nhớ cái rắc rối đó chứ? Sau buổi diễn đó, Denzel Washington đến gặp Will Smith và nói, “Will, khi bạn ở đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của bạn, đó là lúc quỷ dữ sẽ tìm cách hãm hại bạn.” Và giống như khi sự nghiệp của bạn rất cao, bạn nổi tiếng đến mức bạn nghĩ cao về bản thân rằng bạn có thể làm bất cứ điều gì, đó là lúc bạn sẽ gặp rắc rối.
    – Thật là một câu nói mạnh mẽ. – Và tôi nghĩ chỉ cần chú ý đến điều đó, đó là sự khiêm tốn tự nhiên đi kèm với nó. Và đó không phải là khiêm tốn giả tạo. Không phải như là, “Ồ, bạn biết đấy, khiêm tốn giả tạo là như, tôi không làm bất kỳ điều gì trong số này, tôi chỉ gặp may.” Tất cả đều là khiêm tốn giả tạo. Tôi nghĩ rằng sự khiêm tốn thực sự là, “Tôi đã xây dựng điều này thông qua sự chăm chỉ và tôi đã đưa ra một số quyết định tốt, nhưng tôi chỉ là một người bình thường. Tôi cũng dễ phạm sai lầm như bất kỳ ai khác.” Tôi nghĩ điều đó không chỉ quan trọng. Tôi nghĩ đó là điều thiết yếu cho bất kỳ mức độ thành công bền vững nào.
    – Bạn đã dạy tôi rằng cái giá bạn phải trả để trở nên giàu có là sự biến động mà bạn phải chấp nhận trên con đường đó. Đó là cách tôi suy nghĩ trong đầu. – Đó là giá vé để tham gia. – Để trở nên giàu có và để… – Để bất kỳ mức độ thành công nào là phải chịu đựng những điều vô định liên tục và biến động cùng những bùng nổ và suy thoái, và những thứ lãng nhách khác mà bạn phải chịu đựng trong thị trường đầu tư, trong sự nghiệp của bạn và trong các mối quan hệ của bạn. Luôn có một cái giá, cho bất cứ điều gì tốt đẹp trong cuộc sống, có một cái giá mà bạn phải trả. Chẳng hạn như, tất nhiên, không có gì miễn phí như vậy, nhưng hầu hết các cái giá mà bạn phải trả không có, chúng không có một cái nhãn giá rõ ràng mà bạn có thể đo lường một cách rất sạch sẽ. Như cái giá phải trả để làm tốt trong đầu tư là phải chịu đựng sự biến động. Cái giá của một sự nghiệp thành công có thể là những giờ làm việc dài mà bạn phải xa gia đình. Cái giá của một mối quan hệ là như luôn cần phải hy sinh và thỏa hiệp cho người khác. Không có gì là miễn phí và rất nhiều thành công trong cuộc sống chỉ đơn giản là xác định cái giá là gì và sẵn sàng trả giá. Bởi vì cho tất cả những điều mà tôi vừa nêu ra, đầu tư, sự nghiệp, các mối quan hệ, cái giá vé tham gia là đáng giá. Chịu đựng sự biến động là đáng giá theo thời gian vì nếu bạn có thể chịu đựng việc thị trường chứng khoán giảm 30%, nếu bạn có thể nói, “À, không nghiêm trọng đến vậy, tôi chỉ sẽ kiên nhẫn.” 10 năm nữa, cái giá đó thực sự xứng đáng với những gì bạn làm.
    – Nó sẽ giàu có. – Nếu bạn có thể chịu đựng sự thỏa hiệp cần thiết để có một mối quan hệ thành công, về cơ bản, đó sẽ là một cái giá đáng để trả. Bởi vì bạn biết rất nhiều điều quan trọng trong cuộc sống chỉ là các mối quan hệ mà bạn có. Và một khi bạn xác định được cái giá của mối quan hệ đó, bạn sẽ nói, “Ồ, tôi sẽ trả cái giá đó cả ngày.” Đáng giá quá đi.
    – Điều này yêu cầu bạn phải nhận thức rõ về những khoảng thời gian và chính khoảng thời gian của bạn, điều này là thứ mà bạn nói nhiều trong chương 16 của cuốn “Tâm lý học về tiền.” Tại sao điều quan trọng là chúng ta phải biết khoảng thời gian của mình và điều bạn nghĩa là khoảng thời gian? – Đó là khoảng thời gian giữa bây giờ và bất kỳ mục tiêu nào của bạn, điều này thì rất khác nhau với mọi người, không chỉ theo độ tuổi của bạn, mà nếu bạn muốn nghỉ hưu sớm hay bất cứ điều gì, mọi người sẽ có khoảng thời gian hơi khác nhau. – Còn bạn thì sao? – Ý tôi là, bạn sẽ chia nó ra thành những phần khác nhau. Tôi muốn đạt đến một điểm, hoặc có thể tôi gần đến một điểm trong sự nghiệp của mình nơi tôi chỉ làm những điều vì tôi thích chúng. Thực sự không có bất kỳ động cơ tài chính nào cho những gì tôi đang làm. Đó là một khoảng thời gian. Một khoảng thời gian khác là, được rồi, khi con cái tôi bắt đầu lớn lên, tôi muốn đảm bảo rằng tôi luôn ở đó cho chúng khi chúng cần tôi. Tuổi teen là rất khó khăn cho mọi người. Như là, tôi luôn sẵn sàng 24/7, tôi sẽ có mặt cho bạn, điều này có nghĩa là tôi sẽ phải rút lui. Có một điểm mà tôi sẽ nói, “Nhìn này, tôi đã đạt được những gì tôi muốn với việc viết lách, và tôi muốn có thể chuyển sang cái khác.” Và sẽ có một điểm mà tôi sẽ nói, “Tôi thực sự không muốn làm việc nhiều nữa. Tôi chỉ muốn tiến lên, và có thể tôi cần chăm sóc cha mẹ của mình,” thì nó sẽ là gì? Vậy nên có nhiều khoảng thời gian khác nhau cho những mục tiêu khác nhau trong cuộc sống của bạn.
    – Việc mua một ngôi nhà có phải là một quyết định tài chính tốt hay xấu? – Tôi sẽ cho bạn biết kinh nghiệm của tôi, trong khoảng những năm 20 và đầu 30, vợ chồng tôi đã sống ở khoảng bảy thành phố khác nhau, và không có gì tốt hơn là điều đó cho chúng tôi. Một số điều đó chỉ là, “Hãy thử thành phố mới này cho vui.” Một số thì là chuyển đến vì công việc, chúng tôi đã chuyển vì trường học của cô ấy, và khả năng của chúng tôi để chỉ đứng dậy và đi, trả lại chìa khóa cho chủ nhà, không có gì có giá trị hơn điều đó. Khi chúng tôi có con trai, đứa trẻ đầu tiên, rất nhanh chóng, không có gì trở nên có giá trị hơn với tôi so với việc có một căn nhà an toàn, ổn định mà không ai có thể lấy đi từ tôi. Đó chính là thuốc chữa trị. Và cũng như vậy, trẻ con thì ồn ào và chúng la hét, và tôi không muốn có hàng xóm trong một tòa nhà chung cư mà tôi phải cố gắng để giữ im lặng cho con tôi. Tôi đã nói, “Tôi muốn có căn nhà của riêng mình, đó là của tôi.” Và chỉ là một ngôi nhà độc lập. Con tôi có thể la hét thoải mái, không làm phiền ai khác.
    Điều đó trở nên quan trọng với tôi ngay lập tức.
    Vì vậy, tôi nghĩ rằng mọi người thường bị mắc kẹt khi họ nói,
    “Vâng, thị trường nhà ở mang lại 4,5% mỗi năm.”
    Thực sự, hãy ngừng việc kiểm tra bảng tính,
    hãy chỉ làm những gì có lợi cho bạn.
    Tôi biết Ramit Setty có nhiều suy nghĩ về việc này,
    về việc thuê nhà so với mua nhà.
    Và tôi nghĩ một trong những khác biệt giữa Ramit và tôi
    là tôi có hai đứa con nhỏ.
    Nếu tôi không có con,
    tôi nghĩ tôi sẽ thuê mãi mãi.
    – Thực sự à?
    – Và thử nghiệm ở các thành phố khác nhau, di chuyển khắp nơi.
    Còn gì tốt hơn điều đó?
    Nhưng khi bạn có con, điều quan trọng hơn với tôi
    là sự ổn định, tôi muốn con tôi học ở một trường ổn định,
    biết hàng xóm, có những người bạn mà chúng có thể kết bạn
    trong nhiều năm, điều đó rất quan trọng.
    Nếu chúng ta chỉ nghĩ về việc đầu tư,
    thì nếu việc mua một ngôi nhà
    là một khoản đầu tư tài chính tốt?
    Anh trai tôi, người làm việc trong công ty của tôi,
    anh ấy là người đã giới thiệu tôi cuốn sách của bạn nhiều năm trước,
    đã nói với tôi điều gì đó như,
    “Steve, đừng mua nhà để kiếm tiền
    “bởi vì bạn có khả năng chơi một bộ trò chơi khác
    “mà rất ít người có thể chơi.”
    Và ý tôi là anh ấy giải thích cho tôi,
    anh ấy nói, “Nghe này, ai cũng có thể mua một ngôi nhà.
    “Vì vậy, lợi nhuận ở đó sẽ không lớn.
    “Hãy tìm một trò chơi mà chỉ mình bạn có thể chơi,
    “bạn sẽ nhận được lợi nhuận lớn hơn.”
    Nếu bạn đang mua một ngôi nhà vì bạn nghĩ
    nó sẽ là một khoản đầu tư tài chính tốt, hãy dừng lại.
    Ngay cả khi hóa ra sau này rằng nó thực sự là,
    thì điều đó cũng không quan trọng.
    Tôi nghĩ đây chỉ đơn thuần là những quyết định về lối sống.
    Và tôi nghĩ rất nhiều người bị rối khi họ đang ở trong một giai đoạn trong cuộc sống của họ
    nơi họ nên thuê nhà vì họ cần sự linh hoạt.
    Họ cần di chuyển đến một công việc mới, sự nghiệp mới,
    trường học mới, bất cứ điều gì.
    Nhưng họ lại mua nhà vì họ nghĩ
    họ sẽ kiếm được tiền khi làm điều đó.
    Và đó là vấn đề.
    Vì vậy, tôi sở hữu một ngôi nhà và nếu cuối cùng tôi bị lỗ vì nó,
    tôi không nghĩ rằng tôi sẽ quan tâm rằng đó không phải là lý do tôi sở hữu nó.
    Tôi sở hữu nó chỉ vì tôi muốn có sự ổn định
    cho gia đình mình.
    – Tôi vừa mới đặt một lời đề nghị cho ngôi nhà đầu tiên của tôi tối nay
    bởi vì tôi đã chơi những trò chơi tiền bạc khác
    trong suốt một thập kỷ qua trong cuộc đời mình.
    Và bây giờ tôi có một người bạn đời và chúng tôi đã bên nhau nhiều năm
    và chúng tôi đều khoảng 31 tuổi
    và chúng tôi đang đến giai đoạn đó bây giờ, bạn biết không?
    – Đúng vậy.
    – Và anh trai tôi giải thích cho tôi, anh ấy nói,
    “Nghe này, đây là một quyết định tài chính kém,
    “nhưng đây là một quyết định tốt về cuộc sống xã hội cảm xúc.
    “Và bạn cần biết cách phân tách hai điều này.
    “Đừng ghi chép điều này như một cách mà bạn đang cố gắng
    “kiếm tiền.
    “Bạn có thể kiếm tiền sau 20 năm nữa
    “nếu bạn vẫn sống ở đó.
    “Hãy nhìn nhận nó như bạn cần một nơi để sống.”
    Và chắc chắn anh ấy đã học điều đó từ bạn.
    – Khi chúng tôi mua ngôi nhà cuối cùng,
    đó là sau khi tôi viết cuốn sách này,
    vì vậy đây là một trải nghiệm khác,
    tôi đã nghĩ vào thời điểm đó, điều đó vẫn còn đúng hôm nay.
    Tôi có thể đã trả một chút quá nhiều.
    Ý tôi là, tôi đã trả giá thị trường, nhưng nếu bạn hỏi,
    “Ôi, bạn có nhận được một thương vụ tốt không?”
    Tôi đã nói, “Không, không, không, điều đó không làm tôi bận tâm chút nào.
    “Đó không phải là lý do tôi làm điều đó.”
    Điều đó sẽ giống như nếu bạn hỏi,
    nếu ai đó đang quyết định có nên có con hay không
    và họ nghĩ về chi phí nuôi con,
    như là quên đi, dĩ nhiên bạn sẽ phải chi hàng trăm ngàn hoặc hàng triệu đô la
    cho những đứa trẻ của bạn.
    Và nếu tiền bạc xuất hiện trong phương trình,
    hãy dừng lại ngay, điều đó không nên xảy ra.
    Bạn đang làm điều đó vì những lý do rất khác nhau.
    Đây không phải là một khoản đầu tư.
    – Mọi người mua nhà vì họ nghĩ
    rằng họ đang kiếm được rất nhiều tiền.
    – Bởi vì đã có những khoảng thời gian
    mà mọi người đã kiếm được rất nhiều tiền.
    Lịch sử, như vậy là ngoại lệ.
    Lịch sử, ở Mỹ và Anh,
    giá nhà điều chỉnh theo lạm phát không đi đến đâu cả.
    Chỉ trong 20 hoặc 30 năm qua
    đã có một khoảng thời gian rất ngắn
    mà việc sở hữu một ngôi nhà là một khoản đầu tư tuyệt vời.
    Robert Schiller đã đoạt giải Nobel khoảng một thập kỷ trước
    cho công trình của ông trong việc chỉ ra rằng trong 150 năm qua
    ở Hoa Kỳ, điều chỉnh theo lạm phát,
    hầu hết các giá nhà đều phẳng như bánh kếp.
    Chỉ trong 20 năm qua
    đã thổi phồng kỳ vọng của mọi người
    về những gì một ngôi nhà có thể làm.
    – Theo thống kê, sẽ có ít nhất
    một người đang nghe điều này.
    Người đó đã đặt một lời đề nghị ngay khi chúng ta nói để mua một ngôi nhà
    dưới giả định rằng nó sẽ giúp họ
    tích lũy tài sản.
    Nếu họ chỉ làm điều đó vì những lý do đó,
    bạn sẽ khuyên họ nên làm gì thay thế?
    – Nếu đó chỉ đơn thuần là lý do, hãy chạy trốn để bảo vệ mạng sống của bạn.
    Đừng làm điều đó.
    Đặc biệt, có nghĩa là, trước đây,
    và có thể bây giờ vẫn như vậy
    ở nhiều thành phố ở Mỹ và Anh,
    nhưng trước đây, cho thuê nhà
    hầu như không có ngoại lệ là những ngôi nhà tồi tàn.
    Không có chỗ cho thuê nào tốt cả.
    Một sự thay đổi lớn, ít nhất là ở Mỹ trong 20 năm qua,
    là hầu hết các thành phố lớn có rất nhiều
    căn hộ cao cấp để sống.
    Và có những nơi tuyệt vời để sống.
    Và chúng nằm ở trung tâm thành phố
    và chúng có những chiếc bàn đá granite đẹp
    và có những nơi tuyệt vời để sống.
    Đừng bị cuốn theo ý tưởng
    rằng bạn không thể sống tốt nếu bạn đang thuê nhà.
    Tôi nghĩ đó là vấn đề.
    Và nhận ra rằng nếu bạn làm điều đó vì lý do tài chính,
    bạn có thể sẽ sắp phải vay một số tiền khổng lồ
    cho một khoản đầu tư mà lịch sử
    đã chứng minh là một khoản đầu tư rất kém.
    Như nếu bạn đặt nó theo các điều khoản đó,
    thì chúng ta đang làm gì ở đây, bạn ơi?
    Bạn sẽ vay hàng trăm nghìn đô la
    cho một khoản đầu tư mà lịch sử đã chứng minh là lỗ.
    Đó là những gì bạn đang làm ở đây.
    Điều đó có làm cho bạn cảm thấy tốt không?
    Đó là điều tôi sẽ nói với người đó.
    Chúc bạn may mắn.
    (âm nhạc)
    (âm nhạc)
    (輕快的音樂)
    – 信心往往來自於成功,
    這確實會造成盲點。
    這是我常常思考的事情,
    就是怎樣才能意識到生活中那些成功所帶來的
    盲點。
    坦白說,大部分情況下我只是告訴自己,
    斯蒂夫,省下很多錢,
    因為當你錯了的那一天,你可不希望破產。
    – 我也沒有考慮到這一點。
    就像當我的職業生涯的帷幕落下時,
    我想確保我能說,
    嘿,謝謝你讓我擁有這一切。
    我為此感到非常感激,但我想我已經存夠了錢,
    我準備將接力棒傳給其他人了。
    這也是一種謙卑的表現。
    還有一段出自丹泽尔·华盛顿的名言,
    他在威爾·史密斯打了克里斯·洛克之後對他說過,
    你還記得那整個風波嗎?
    那場秀之後,丹泽尔·华盛顿來找威爾·史密斯,
    然後他說,威爾,當你在職業生涯的巔峰時,
    那正是魔鬼會找上你的時候。
    就像當你的職業生涯如此高峰,
    你如此出名,自我評價如此之高,
    你會以為自己無所不能,
    那正是你會惹上麻煩的時候。
    – 這真是一句有力的名言。
    – 而我認為,關注這一點
    就是所謂的自然謙卑。
    這不是虛假的謙卑。
    不是說,哦,我沒有做這些事情,我只是運氣好。
    這一切都是虛假的謙卑。
    我認為真正的謙卑是,
    我是通過努力工作建立這一切的,
    我作出了一些好的決策,但我只是個人而已。
    我和其他人一樣會犯錯。
    我認為這不僅僅是重要的,
    而是對任何持續成功來說都是至關重要的。
    – 你教會我,成為富人的代價就是
    你必須承受沿途的波動。
    這有點像我腦中想到的那樣。
    – 這是入場費。
    – 成為富人,以及—
    – 對任何程度的成功而言,都要忍受持久的
    不確定性、波動、繁榮與衰退
    以及在投資市場、職業生涯和人際關係中
    你所忍受的其他麻煩。
    生活中任何美好的事物都會有代價,
    你必須支付這個代價。
    就像,當然,沒有什麼是那麼便宜的,
    但你支付的大部分代價並不是,
    他們並沒有一個非常乾淨的價格標籤可以衡量。
    像是成功的投資代價就是要忍受波動。
    成功的職業生涯的代價可能是長時間的工作,
    讓你遠離家人。
    而一段關係的代價就像是總是需要為另一個人犧牲
    和妥協。
    沒有東西是免費的,生活中太多的成功
    只是找出代價是什麼,
    並願意為此付出。
    因為對於我剛才列出的那些事,
    投資、工作、關係,
    入場費是值得的。
    經得起波動是長期來看是值得的,
    因為如果你能忍受股市下跌30%,
    如果你能說,
    “啊,沒那麼嚴重,我只是會堅持住。”
    十年後,這個代價是非常值得的。
    – 那會是豐富的。
    – 如果你能忍受為了建立一段成功的關係
    所需的妥協,
    一般來說,這將是一個值得支付的代價。
    因為你知道,生活中許多重要的事情
    就是你所擁有的人際關係。
    一旦你找出那段關係的代價,
    你會想,“哦,我願意全天候支付這個代價。
    這是非常值得的。”
    – 這要求你對時間範疇
    和你自己的時間範疇保持清醒,
    這是你在《金錢心理學》第16章中
    討論的很多內容。
    我們為什麼需要了解自己的時間範疇,
    你所說的時間範疇是什麼意思?
    – 所謂的時間範疇就是從現在開始到
    你想要達成的目標之間的時間,
    這對每個人都是非常不同的,
    不僅僅取決於你的年齡,還有如果你想提前退休
    或其他任何情況,
    每個人都會有稍微不同的時間範疇。
    – 你的時間範疇是什麼?
    – 我的時間範疇會被劃分成不同的區塊。
    我想達到一個點,
    或者也許我接近一個點的時候,
    我只是因為喜歡而在做事情。
    我所做的其實沒有任何經濟誘因。
    這是一個時間範疇。
    另一個是,當我的孩子開始長大時,
    我想確保我總是能在他們需要我的時候
    在他們身邊。
    青少年的時期對很多人來說都是非常艱難的。
    就像,我會全時待命,隨時在你身邊,
    這意味著我將不得不後退。
    總會有一個時刻,我會說,
    “看看,我已經完成了我想通過寫作
    “達到的目標,
    “我希望能夠轉向其他事物。”
    而且會有一個時刻我會說,
    “我真的不想再工作那麼多了。
    “我只想要改變,
    “或許我需要照顧我的父母,”那會是什麼呢?
    所以,生活中的不同目標會有多個不同的時間範疇。
    – 買房子是一個好還是壞的財務決定?
    – 我告訴你我的經歷,
    在我20歲和30歲初期,
    我和太太住過大約七個不同的城市,
    對我們來說,這是最好的選擇。
    有些城市只是像,
    “讓我們試試這個新城市吧。”
    有一些是因為工作而搬遷,我們為了她的學業而搬遷,
    我們能夠隨時出門,
    把鑰匙交給房東,
    沒有什麼比這更重要的了。
    當我們有了孩子,我們的第一個小孩時,
    很快,對我來說,沒有什麼比建立一個穩定安全的居住基地更重要,
    這是任何人都無法奪走的。
    那是治療。
    而且小孩很吵,會尖叫,
    我不想住在公寓大樓裡,必須要試著讓我的孩子保持安靜,
    去顧慮鄰居。
    我想,“我想要自己的房子,是我的。”
    就是一個獨立的房子。
    我的孩子可以隨心所欲地尖叫,
    不會打擾到其他任何人。
    這對我來說瞬間變得重要。 我覺得人們在想「房地產市場每年回報4.5%」的時候會被困住。 停止使用電子表格,去做適合你的事情吧。 我知道Ramit Setty對於租賃和購買有很多見解。 我和Ramit之間的一個區別是我有兩個小孩。 因此,如果我沒有孩子,我覺得我會永遠租房。 – 真的嗎? – 然後試試不同的城市,四處搬遷。 還有什麼比這更好的呢? 但當你有孩子的時候,對我來說更重要的是穩定性,我希望我的孩子能上穩定的學校,認識他們的鄰居,擁有可以交朋友多年的小夥伴,這是很重要的。 如果我們只是考慮投資的話,那麼從財務投資的角度來看,買房是一個好的金融投資嗎? 我的兄弟,在我的公司工作,他是多年前向我介紹你書的人,他告訴我類似的話:「Steve,別買房子來賺錢,因為你有能力去玩別的少數人能玩的遊戲。」 我指的是他給我解釋的那種,他說:「聽著,人人都可以買房子,所以那裡的回報不會太高。 找一個只有你能參與的遊戲,你會獲得更大的回報。」 如果你買房是因為你認為它會成為一個好的金融投資,那就停下來。 即使回頭看它確實是,這也無關緊要。 我覺得這些純粹是生活方式的選擇。 我覺得很多人在生活中應該在租房因為他們需要靈活的時候,卻被困住了。 他們需要換工作、換職業、新學校等等,但他們卻因為認為會賺錢而最終選擇購房。 這就是問題。 所以我擁有一棟房子,如果我最終在上面虧了錢,我覺得我不會在乎,因為這不是我擁有它的原因。 我擁有它只是因為我想要穩定性,為我的家人提供穩定。 – 我今晚剛剛為我人生中的第一棟房子出價,因為我在過去十年中一直在玩其他的金錢遊戲。 而現在我有了一個伴侶,我們在一起很多年了,我們都是31歲,現在我們也到了這個位置,你知道嗎? – 是的。 – 我的兄弟給我解釋,他說:「聽著,這是一個糟糕的財務決策,但這是一個好的情感社交生活決策。 你需要知道如何將這兩者分開。 不要把這視為賺錢的一種方式。 20年後如果你還住在那裡,或許會賺錢。 把它看作你需要一個居住的地方。」 他一定是聽你說的。 – 當我們買下我們的最後一棟房子時,那是在我寫這本書之後,所以這是一次不同的經歷,我當時覺得,至今仍然是這樣。 我可能花了有點多。 我是說,我支付的是市場價格,但如果你問,「哦,你買到好交易了嗎?」 我會說,「不,不,不,根本不在意。 這不是我這麼做的原因。」 這就像如果你問某人是否要孩子而他們在考慮孩子的成本,像是算了,當然你會對你的孩子花費幾十萬甚至幾百萬。 而且如果金錢進入方程式,那就停下來,根本不應該這樣。 你是出於很不同的原因在這樣做。 這不是一項投資。 – 人們購房是因為他們認為可以賺錢。 – 因為在歷史上,曾經有一段時間人們賺了很多錢。 歷史上,這是異常現象。 在美國和英國,經通脹調整的房價幾乎沒有變化。 只是過去的20、30年擁有房子是一次很好的投資的短暫窗口。 Robert Schiller大約十年前因為他的研究而獲得諾貝爾獎,顯示在過去150年中經過通脹調整,美國大多數房價都持平。 只有最近的20年提升了人們對房子的期望。 – 從統計學上來看,至少會有一個人正在聽這段話。 現在他正在出價購房,假設這會幫助他們積累財富。 如果他們單純是因為這些原因,那麼你會建議他們做什麼? – 如果這純粹是原因,快跑吧。 別這麼做。 特別是,我是說,它曾經是的,也許在美國和英國的許多城市依然如此,但過去幾乎所有的出租房屋都是糟糕的房子。 沒有好的租屋。 最近20年來,美國的大城市中有很多豪華公寓可供居住。 而且有很棒的地方可以居住。 它們位於市中心,擁有美麗的花崗岩檯面,有著良好的居住環境。 不要被「租不容易過得好」的想法所欺騙。 我覺得這是問題所在。 而且要意識到如果你因為財務原因而這麼做,你可能正準備借大量的錢去投入一項歷史上非常糟糕的投資。 如果你把它放在那種語境下,那麼我們到底在做什麼,兄弟? 你打算借幾十萬美元去為一個歷史上虧損的投資。 這就是你現在在做的事情。 這讓你感覺良好嗎? 這是我對那個人的建議。 上天保佑。
    (音樂)
    (音樂)

    In this moment, financial expert and bestselling author, Morgan Housel discusses the hidden costs of everything in life. Morgan says that that anything good in life comes with an unseen price tag, and part of achieving success in any area of life requires putting up with unknowns and volatility. In a career this might be long hours away from your family, in a relationship it may be the sacrifices and compromises made for another person. Part of this is being aware of your time horizons in life, and the amount of time between now and your goal, determining whether you are willing to sacrifice precious time to achieve the goal. In the end, Morgan says that the key to success in life is identifying what the cost is for any decision and being willing to pay it.

    Listen to the full episode here

    Apple –  https://g2ul0.app.link/sXZ3OZpToHb

    Spotify – https://g2ul0.app.link/nAu4hnmToHb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Morgan:

    https://www.instagram.com/morganhousel/?hl=en

    https://twitter.com/morganhousel?ref_src=twsrc%5Egoogle%7Ctwcamp%5Eserp%7Ctwgr%5Eauthor

  • The Longevity Expert: The Truth About Ozempic, The Magic Weight Loss Drug & The Link Between Milk & Cancer!

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:01 What’s your thoughts on the milk?
    0:00:02 It’s problematic.
    0:00:04 Current dairy is not something we should consume.
    0:00:06 So, you might not know this but…
    0:00:09 That’s crazy.
    0:00:11 Dr. Mark Hyman!
    0:00:13 One of the world-leading doctors in functional medicine
    0:00:15 and an expert in helping people understand
    0:00:18 how they can live their longest, healthiest life.
    0:00:20 What are your thoughts on his impact?
    0:00:22 So, we have a massive obesity problem
    0:00:24 and we don’t have any good solutions.
    0:00:26 So, something comes along that makes you lose weight.
    0:00:28 That’s a huge, attractive thing.
    0:00:31 But the side-effect profile in this is scary.
    0:00:33 People are not aware that…
    0:00:35 And by the way, they’re thinking of giving it to five-year-old kids,
    0:00:37 which is just terrifying.
    0:00:39 But we live in a toxin when it’s capable of enticing
    0:00:41 addictive, highly-processed food,
    0:00:45 which is why 93% of us have some metabolic dysfunction.
    0:00:47 We know that it causes mental health issues,
    0:00:50 depression, anxiety, ADD, gun violence.
    0:00:53 It kills 11 million people a year.
    0:00:55 But these are not inevitable problems.
    0:00:57 So, for example, I had a kid with ADD who was so bad
    0:00:59 that you couldn’t read his handwriting at 12 years old.
    0:01:01 But after two months, he went from having
    0:01:04 severe ADD symptoms to excelling in school.
    0:01:06 And there’s so many things that you can do.
    0:01:08 But people have to understand that you cannot
    0:01:10 use willpower to control your food behavior.
    0:01:11 It’s a problem of education.
    0:01:13 For example, if you eat sugar in the morning,
    0:01:15 cereal, pancakes, bagels,
    0:01:17 it’s the worst possible thing we can do.
    0:01:18 String training three times a week,
    0:01:20 20 minutes is really key for longevity.
    0:01:22 And this is really important.
    0:01:24 We call it the 5 Fs for getting healthy.
    0:01:26 But most of us do the opposite.
    0:01:30 So, congratulations, Diroverseer gang.
    0:01:31 We’ve made some progress.
    0:01:34 63% of you that listen to this podcast regularly
    0:01:38 don’t subscribe, which is down from 69%.
    0:01:41 Our goal is 50%.
    0:01:43 So, if you’ve ever liked any of the videos we’ve posted,
    0:01:45 if you like this channel, can you do me a quick favor
    0:01:47 and hit the subscribe button?
    0:01:48 It helps this channel more than you know,
    0:01:50 and the bigger the channel gets, as you’ve seen,
    0:01:52 the bigger the guests get.
    0:01:53 Thank you and enjoy this episode.
    0:01:57 [music]
    0:02:02 Mark, if someone’s just clicked on this podcast,
    0:02:06 can you tell me why they should stay and listen?
    0:02:08 Great question.
    0:02:09 Great question.
    0:02:11 The answer is quite simple.
    0:02:13 You are going to be able to have a window
    0:02:16 into the future of your health
    0:02:19 and the future of medicine itself
    0:02:22 and the way to think about things,
    0:02:23 the way you think about your health,
    0:02:26 the way you think about symptoms you have
    0:02:28 or diseases you have or your family members have,
    0:02:31 the way you think about optimizing your health.
    0:02:33 You’re going to have a window into what the next generation
    0:02:36 of thinking is about this paradigm shift
    0:02:39 that’s akin to Columbus saying the earth is not flat
    0:02:45 or Galileo saying the earth is not the center of the universe.
    0:02:47 These are massive scientific paradigm shifts
    0:02:50 or evolutionary theory by Darwin.
    0:02:53 Think about physics at the turn of the last century
    0:02:57 and how much that changed with Einstein’s discoveries
    0:02:58 and relativity.
    0:03:01 We are now at that stage in biology
    0:03:03 where we’re understanding for the first time
    0:03:05 in history of science and medicine
    0:03:08 the natural laws of biology and how the body works.
    0:03:10 What is functional medicine?
    0:03:12 I’ve heard the word before,
    0:03:14 but I’ve never really understood the tree definition.
    0:03:16 I don’t particularly like the word,
    0:03:17 to be honest with you, Stephen.
    0:03:22 I think it has kind of confusing implications for people,
    0:03:25 but essentially, the way I would describe it
    0:03:27 is a new way of thinking
    0:03:29 about solving the puzzle of chronic disease,
    0:03:31 looking at root causes,
    0:03:33 seeing the body as a system, as a network.
    0:03:36 It’s the medicine of why not what disease do you have
    0:03:38 and why do you have it.
    0:03:39 It’s the science of creating health.
    0:03:41 How do we create health?
    0:03:43 What are the things that are impediments to health?
    0:03:44 How do we get rid of those?
    0:03:45 And what are the ingredients for health
    0:03:46 and how do we provide those?
    0:03:47 And it’s not that big a list.
    0:03:49 We’re biological organisms, right?
    0:03:52 And so functional medicine is a systematic way of thinking.
    0:03:54 It’s an operating system or methodology,
    0:03:56 a heuristic, let’s say,
    0:04:01 to unpack all of your biology and all the inputs.
    0:04:03 We call it the exposome,
    0:04:06 and make sense of what your personal story is
    0:04:10 and personalize an approach to diagnosis and treatment.
    0:04:12 So we always say in functional medicine,
    0:04:15 you can have one cause that creates many diseases
    0:04:17 or one disease that can have many causes.
    0:04:18 So for example,
    0:04:21 gluten can cause everything from osteoporosis
    0:04:25 to autism, to systrophrenia, to rheumatoid arthritis,
    0:04:29 to anemia, to hair loss, alopecia.
    0:04:30 I mean, it can cause a million things,
    0:04:32 and it’s one inciting event.
    0:04:34 Or you can have one disease like depression
    0:04:36 that could be caused by many things.
    0:04:38 Depression is a symptom, right?
    0:04:40 It’s not a prozac deficiency, right?
    0:04:41 It’s caused by many factors.
    0:04:44 It could be that you had a major trauma or a loss.
    0:04:46 It could be that you’re vitamin D deficient.
    0:04:47 It could be that you’re eating gluten
    0:04:49 that creates inflammation in your brain.
    0:04:52 It could be that you’re not taking an acid blocker for years
    0:04:54 for reflux because you have the wrong diet,
    0:04:56 and that causes B12 deficiency.
    0:04:57 That causes depression,
    0:05:00 or it could be because you’re eating a lot of sushi,
    0:05:01 and that has mercury.
    0:05:02 That causes depression.
    0:05:04 Or maybe it’s because you hate sushi and fish,
    0:05:05 and you don’t need any fish,
    0:05:06 and you have omega-3 deficiency,
    0:05:08 or maybe I’ve been some resistance in diabetes.
    0:05:10 That can cause depression and inflammation in the brain.
    0:05:12 So depression is just a name we give to people
    0:05:14 who share a collection of symptoms.
    0:05:17 Most of the diseases we have that we describe as obesity
    0:05:19 or diabetes or heart disease or cancer,
    0:05:23 they’re not really helpful to understand the true root cause.
    0:05:25 They’re just describing the symptoms.
    0:05:27 It’s descriptive, right?
    0:05:30 And so functional medicine is a really different model.
    0:05:33 It’s also, it could be called network medicine.
    0:05:36 There’s a textbook out of Harvard by a resident in Larkhazi
    0:05:39 that talks about the network biology we have,
    0:05:42 and how we need to think about multi-vectoral causes of disease.
    0:05:43 There’s many factors.
    0:05:44 There’s not just one.
    0:05:46 And then multimodal intervention is not just one.
    0:05:48 We’re looking at that one cure for Alzheimer’s.
    0:05:50 We’re never going to find it.
    0:05:52 But a study that looked at multiple interventions
    0:05:54 of diet and lifestyle and exercise
    0:05:56 and aggressive treatment of risk factors
    0:05:58 showed a regression of Alzheimer’s.
    0:05:59 Not one drug,
    0:06:01 but many different modalities to optimize health.
    0:06:05 So it’s really, to me, the most exciting time in medicine.
    0:06:07 This paradigm is happening.
    0:06:08 It’s happening fast.
    0:06:11 And it’s being accelerated through this sort of advent
    0:06:15 of our ability to do deep phenomic diagnostics.
    0:06:19 Phenomics is essentially the expression of your biology
    0:06:20 at any moment.
    0:06:22 Your genome is fixed, right?
    0:06:25 But your phenome is essentially the things
    0:06:28 that your body expresses, whether it’s health or disease.
    0:06:30 Was there any personal experiences
    0:06:33 that made you more drawn towards focusing your life
    0:06:35 on health and helping people?
    0:06:36 Absolutely.
    0:06:37 I mean, I’ve always been interested.
    0:06:39 So I don’t know why.
    0:06:41 I think I visited my sister at Amherst College
    0:06:42 and went to the veggie room
    0:06:44 and had whole grain bread and peanut butter and honey.
    0:06:46 I’m like, this is going to be a vegetarian.
    0:06:48 So I just sort of got into it.
    0:06:50 And then I studied Buddhism and got into that.
    0:06:53 So I think all that was sort of seeded in me.
    0:06:55 And then I started majoring in studies and yoga,
    0:06:58 which is sort of the science of really healing the mind.
    0:06:59 And Buddhism is healing the mind.
    0:07:01 So I always sort of got into that.
    0:07:04 But there was something that happened after I went to work
    0:07:05 at this place called Canyon Ranch.
    0:07:07 It’s a health resort.
    0:07:09 And I got very ill.
    0:07:13 I had lived in China and basically was breathing
    0:07:18 in mercury-laden air in Beijing in the winter.
    0:07:19 And I had an air filter.
    0:07:20 I would clean it every day.
    0:07:24 And that air filter was full of mercury
    0:07:25 because it’s in the sun.
    0:07:26 It’s in the coal that they burn.
    0:07:28 They burn rock coal in the city.
    0:07:30 And I hailed it every day.
    0:07:33 And when I got back from China,
    0:07:34 there was something that happened.
    0:07:37 I got some gut infection and my system just collapsed.
    0:07:39 One day I was riding my bike 100 miles a day.
    0:07:41 The next day I couldn’t walk up the stairs.
    0:07:44 One day I had 30 patients and I could remember everybody’s name
    0:07:45 and story and everything without notes
    0:07:48 and dictate everything at the end of the day with no problem
    0:07:51 to not being able to remember where I was at the end of a sentence
    0:07:52 from where I started.
    0:07:54 And I couldn’t read a book to my kids out loud
    0:07:55 and actually understand it.
    0:07:57 I could either read it and try to understand it
    0:07:59 or I could read it out loud and not know what I was saying.
    0:08:00 My brain just stopped working.
    0:08:01 My immune system not working.
    0:08:02 My gut stopped working.
    0:08:04 My whole body just collapsed.
    0:08:06 I developed chronic fatigue syndrome
    0:08:09 and I felt like I was walking through mud.
    0:08:13 And it took me years to figure it out, early years.
    0:08:16 And I got introduced to functional medicine at that time.
    0:08:17 I heard about it.
    0:08:20 I said this either is lunacy or it’s genius.
    0:08:24 And if it’s true, I devoted to finding out whether it’s true
    0:08:27 for me, for my own healing and for my patients.
    0:08:31 Because if it was true, everything was going to be different.
    0:08:33 Like discovering the earth wasn’t flat.
    0:08:35 Well, if that’s true, then everything is different.
    0:08:38 And so I dove into it head first to heal myself
    0:08:40 and then I started using it on my patients.
    0:08:44 And that feeling of being sick drove me
    0:08:46 because I was clear that I wasn’t crazy.
    0:08:50 Chronic fatigue syndrome was thought to be sort of a psychological disease.
    0:08:53 And now the data is really clear.
    0:08:56 The NIH just came out with a large paper, I think last week,
    0:08:59 talking about the biomarkers and the biology and immunology
    0:09:02 and the mitochondrial dysfunction and the inflammation
    0:09:04 and all the things that do go wrong.
    0:09:07 And I knew I wasn’t crazy and I knew I wasn’t mentally ill
    0:09:10 and I knew I wasn’t depressed and I knew I didn’t have ADD
    0:09:13 and I knew I wasn’t getting dementia at 36 years old.
    0:09:18 And so I really had to understand my biology internally
    0:09:22 on a cellular level and reverse engineer my way back to health.
    0:09:25 And so that forced me just out of survival
    0:09:28 to dig deep into the science of what was happening
    0:09:32 and then to unpack that and then start to use it on my patients.
    0:09:35 And when I would use it on my patients, I was shocked.
    0:09:37 I would have someone come with autoimmune disease they had for years
    0:09:40 and I’d say do this, this and this based on the principles
    0:09:41 and they would get better.
    0:09:43 I would say I’ve had migraines for 20 years
    0:09:46 and I would check and they’d have a food sensitivity to eggs
    0:09:50 and they’d stop it and go away or I would take someone who had diabetes
    0:09:53 and put them on the right approach with food as medicine
    0:09:55 and the diabetes would go away.
    0:09:58 So I would start seeing all these what I thought were miracles
    0:10:01 or things that wouldn’t change or treating kids with autism or ADD
    0:10:04 and we can share the show notes but I had to come with ADD
    0:10:07 who was so bad that you couldn’t read his handwriting at 12 years old
    0:10:10 and after two months he went from having severe ADD symptoms
    0:10:13 and all these other health issues and I fixed his gut,
    0:10:17 I optimized his nutrition, I get the lead out of his system,
    0:10:20 I got all the processed food out
    0:10:24 and he went from being completely barely non-functioning
    0:10:30 to excelling in school to having perfect penmanship after two months
    0:10:33 and I’m like wow, this is crazy, if you just look at the image of this
    0:10:35 and share it on the show notes if you want,
    0:10:39 it was like okay, something is going on here that we don’t completely understand
    0:10:42 and if it’s something as simple as optimizing his gut
    0:10:46 and optimizing his nutrition and getting rid of the toxins in his body
    0:10:48 and the brain could function again,
    0:10:51 then so many people who are suffering don’t need to suffer
    0:10:56 and that’s really what drove me was just seeing so many people suffering without need
    0:11:00 and how easy it was to fix them once you understood, right?
    0:11:03 We’re at the stage of medicine where the answers are here,
    0:11:06 the science and technology is here, it’s just not applied
    0:11:09 and so my whole life has been driven by the passion
    0:11:12 of trying to relieve needless suffering for millions of people.
    0:11:17 These chronic diseases that are now accounting for almost one in five dollars
    0:11:21 of our entire economy that are bankrupting America
    0:11:25 and I think the NHS is not far behind us in the UK, you know,
    0:11:34 these are not inevitable problems, you know, heart disease, diabetes, many cancers, dementia, autoimmune diseases,
    0:11:38 these are just exploding in the last 100 years, they weren’t around before
    0:11:40 and it wasn’t because we didn’t live long, it wasn’t because of that,
    0:11:45 it was because something changed and what changed was our diet,
    0:11:48 was environmental toxins, was our microbiome,
    0:11:52 our nutritional deficiencies because of the ultra-processed food we’re eating
    0:11:58 and so I’ve been driven to both solve problems individually for people with their health
    0:12:04 as well as take on the bigger issues of the root causes of our chronic disease,
    0:12:09 which is food, right, and environmental toxins
    0:12:12 and I realized that I couldn’t cure diabetes in my office.
    0:12:17 Diabetes was caused on the farm and the factories
    0:12:21 and the grocery stores and the restaurants, not in my office
    0:12:26 and so I really had to go upstream and deal with the root causes of why my patients were sick
    0:12:30 because I could change their diet and I could get them to be better and I could fix a lot of things
    0:12:34 but they would just keep, more people would just keep coming in and I’m like, this is ridiculous
    0:12:37 and so I realized I had to do something about it, so I wrote a book called Food Fix
    0:12:41 which essentially lays out how food is the nexus of everything we care about
    0:12:45 and create a non-profit where I work in Washington to try to change food policies
    0:12:48 like child-friendly labeling and medically tailored meals
    0:12:51 and changing nutrition education and changing our dietary guidelines
    0:12:54 and changing the kinds of food that we’re able to rip through a snap or food stamps,
    0:13:00 you know, why should we be giving 10% of our $100 billion budget for food stamps for a soda,
    0:13:04 which we know kills people, you know, so I’ve been kind of working on these issues
    0:13:06 both on the macro and the micro.
    0:13:10 What is the current state of food in your point of view?
    0:13:14 Because it’s difficult, isn’t it? Especially when we come to America, it’s Brits.
    0:13:16 I feel like we always get fat.
    0:13:19 It’s very, very difficult to come to Los Angeles or New York
    0:13:24 where we frequent this Brits to run the show and to not get fat.
    0:13:25 I’m sorry.
    0:13:29 But it’s difficult, you know, I do these podcasts about health and food all the time
    0:13:33 but then I think it’s all good in having all this advice
    0:13:37 but when you walk outside and you walk into a convenience store, you are doomed.
    0:13:41 Yeah, we live in a toxic nutritional landscape.
    0:13:52 It’s a nutritional wasteland, a carnival of enticing, colorful, addictive, highly processed food-like substances
    0:13:55 that drive our biology in all the wrong ways.
    0:14:02 And so it’s very difficult to be healthy in America, which is why 93% of us have some metabolic dysfunction.
    0:14:07 This is according to what we call the National Health and Nutrition Examination Survey
    0:14:12 the government does, which is hundreds of thousands of people looking at their blood work over many, many years.
    0:14:17 And we’re messed up, you know, and it’s not an accident.
    0:14:23 It has to do with the food we produce, how we grow it, what we grow, how it’s processed,
    0:14:31 how it’s made into different food-like substances, how it’s marketed, sold in grocery stores, restaurants.
    0:14:35 So it’s very difficult unless you really know what you’re doing to stay out of trouble in America.
    0:14:41 I mean, I do it because I’m highly educated, but it’s very tough and it’s easy to make the wrong choice.
    0:14:42 How do you do it?
    0:14:46 Well, I’m very sort of religious about what I put in my body.
    0:14:49 I mean, I don’t eat anything that comes in a package or is processed.
    0:14:52 I just don’t. It’s a hard and fast rule.
    0:14:57 If it’s basically, I mean, if it’s something that’s like a can of sardines or a can of tomatoes,
    0:15:02 obviously, if it’s minimally processed foods, that’s fine. You know, we’ve been minimally processing foods forever.
    0:15:08 Sauerkraut is processed. Yogurt’s processed. That’s not bad. It’s how it’s processed.
    0:15:13 And so I eliminate all ultra-processed foods. I won’t even think of it as food.
    0:15:19 If I go into a convenience store and I see all these different things to buy, it just, it looks to me like a rock.
    0:15:23 Like, either way, that process in my brain, well, that’s not really food. Why would I eat that?
    0:15:30 Like, I’m not going to pick up a rock and eat it. So I tried to cook my own food and I bring food with me.
    0:15:36 So for example, today I had another podcast I did earlier and I knew I wasn’t going to have time for lunch.
    0:15:44 So I had earlier bought some snacks and I actually have a care package, basically an emergency snack pack.
    0:15:49 So I don’t have a food emergency in my backpack all the time. So it’s like a day’s rations and that was my lunch.
    0:15:53 So basically, even though I didn’t have time to kind of go out to eat today, I pre-planned.
    0:15:58 So it takes a little planning. You know, like you came to the United States from the UK.
    0:16:02 You didn’t just like leave your house and go to the airport. You thought about what you’re packing.
    0:16:06 You brought the right clothes. You brought your crew. You want to bring your cameras or whatever you have to bring.
    0:16:12 You have to plan. But somehow we don’t think we have to do that for our health. We have to plan it.
    0:16:16 And so I’m very careful about planning. And occasionally I’ll get stuck.
    0:16:22 And usually I can find some nuts or something somewhere even if they’re in oil that I don’t like. So it’s tough.
    0:16:25 I got told the other day, which helped me understand myself.
    0:16:30 I got told that when we’re hungry, especially when it’s sort of like late at night,
    0:16:36 the logical center of our brain, like the prefrontal cortex is less active and the amygdala,
    0:16:40 the sort of emotional part of our brain that wants the dopamine is much more active.
    0:16:45 And it helped me to understand why maybe late at night, if I haven’t planned my food,
    0:16:49 I’m much more susceptible to make a bad food choice that I then regret.
    0:16:54 I’m much more acceptable to lean in for sugar or something that’s like super high in carbs or whatever.
    0:16:58 That really helped me. And this is why the planning thing makes a lot of sense,
    0:17:03 because I can use my prefrontal cortex, my logic center of my brain to make the food choice in the morning
    0:17:06 so that I don’t find myself making a mistake.
    0:17:12 It’s so important, Stephen, because people have to understand that willpower is not the answer.
    0:17:15 You cannot use willpower to control your food behavior.
    0:17:22 It’s part of your ancestral evolutionary limbic reptile dinosaur brain.
    0:17:26 And so when your blood sugar drops, you’re going to eat whatever in front of you,
    0:17:30 whether it’s a vending machine, if it’s a donut, if it’s cookies, it doesn’t matter.
    0:17:34 Even if you know better, and I’ve experienced this, you’re just going to eat whatever
    0:17:36 because it’s a life-threatening emergency.
    0:17:38 Your body doesn’t know that there’s grocery stores or restaurants.
    0:17:42 It means you’re going to go out and try to hunt and gather and do something that’s like an emergency.
    0:17:48 So when you have that food emergency and you don’t have the right food on you, you’re in trouble.
    0:17:53 I have that all the time. I have this constant fight with myself where this one voice is like,
    0:17:58 “Do the fucking right thing.” And then this other part of my brain is like, “Just today, break the rule.”
    0:18:02 But obviously that voice is louder sometimes than others, and typically late at night it’s louder.
    0:18:07 Sleep deprivation, stress, sleep deprivation, all that increases your appetite.
    0:18:14 It increases cortisol. It increases grayling, which is a grayling, which is a hunger hormone.
    0:18:21 You can take young, healthy college kids and sleep deprivation, and they’re going to crave carbs.
    0:18:26 They’re going to crave sugar, and they’re going to gain weight. It’s all rocket science.
    0:18:33 What about for someone that doesn’t have any money at all, so they don’t have the ability to…
    0:18:39 A lot of the privileges that me and you have, what are some of the very basics that they should be thinking about
    0:18:45 in order to remain healthy in a world where every convenience store is trying to sell you something cheap and sugary?
    0:18:51 Yeah, it’s a really good question. I think the economics of being healthy is a problem,
    0:18:57 and we know that there’s a huge disparity in health, but it’s not only economic, it’s education.
    0:19:03 I met with a woman who was a doctor at a clinic in Bed Stuyvesant, which is in Brooklyn.
    0:19:11 It’s a very underserved area, and in a very low socioeconomic status group, very unhealthy.
    0:19:19 She said, “Mark, do you know the number one predictor of health? Is it money? No, it’s education.”
    0:19:25 Even people who are wealthy but haven’t been educated still have issues.
    0:19:31 For me, it was really about education, and so people can be educated to do the right thing, and it doesn’t have to be expensive.
    0:19:37 I was part of this film 10 years ago called FedUp that looked at childhood obesity in our food system
    0:19:41 and the advent of sugar and marketing and processed foods, and we visit a lot of families.
    0:19:47 I work with a family in South Carolina easily. It’s one of the poorest areas in America,
    0:19:55 and it has the worst called the food deserts. One of the worst food deserts in America basically
    0:20:00 where there’s not a lot of healthy options to choose from, and there’s something called the retail food environment index.
    0:20:03 How many healthy grocery stores are there to fast food and convenience stores?
    0:20:06 There were like 10 to 1. It was terrible.
    0:20:17 His family lived on $1,000 a month for food, for a family of five. They lived in a trailer. They were in disability and food stamps.
    0:20:24 The mother was 100 plus pounds overweight. The father was very overweight, had type 2 diabetes, and was already at 42-year-olds.
    0:20:30 Old was on dialysis for kidney failure, which is amazing because you usually don’t see that until later.
    0:20:38 The son was 16-years-old and 50% body fat. The guy should be 10 to 20, and was about to be diabetic, was pre-diabetic.
    0:20:42 Rather than kind of, they were part of the movie. I said, “Why do you want to do this?”
    0:20:47 They were like, “Well, in order for my dad to get kidney transplant, he has to lose weight. We’re trying. We don’t know what to do.
    0:20:51 We’re doing all this low-fat stuff, and we’re doing all this diet stuff we have in the house not working.”
    0:20:56 So I went to their house, their trailer, and I rather than give me a lecture about what to do.
    0:20:59 I said, “Let’s cook a meal together, but first let’s do an inspection of your kitchen.”
    0:21:08 And let’s see what’s in here. And so we pulled out everything from the freezer, and the fridge, and the cupboards, and everything was packaged, boxed, processed.
    0:21:15 Everything was very high in high fructose corn syrup, from the peanut butter to the salad dressing. Everything had trans fat in it, which is deadly.
    0:21:20 And a lot of it said diet this. And my basic rule is, if it has a health claim on the label, don’t eat it.
    0:21:26 You know, it’s gluten-free potato chips. It doesn’t make it healthy, right? Coca-Cola is gluten-free. It doesn’t make it healthy.
    0:21:33 So I showed them what they were doing, and I said, “Let’s just make a simple meal. Here’s a guide called Good Food on a Tight Budget.
    0:21:37 How do you eat well for you, for the planet, and your wallet?”
    0:21:42 And it’s made by the Environmental Working Group. You can get it up on ewg.org. It’s free.
    0:21:48 And it was like, “How do you choose the cheaper cuts of meat, or the beans, or the grains, or the veggies?”
    0:21:53 You know, like onions and carrots and celery are not expensive. You know, like, a lot of veggies are not expensive.
    0:22:00 So we made turkey chili. We made a salad from fresh ingredients, olive oil, vinegar dressing, not dressing.
    0:22:06 It was full of chemicals and high fructose corn syrup and refined oils. I showed them how to roast sweet potatoes.
    0:22:11 I showed them how to stir-fry vegetables. We had some asparagus. They never eaten anything fresh.
    0:22:17 They never cooked in the kitchen. The kids came out, were playing video games. They came running in the kitchen, like, “What’s that smell?”
    0:22:22 I think it was like the roasting of the sweet potatoes. We had this beautiful dinner together. They loved the food.
    0:22:27 And I was like, “You know what? I don’t know if it’s going to work.” But they didn’t even have cutting boards. They didn’t have knives.
    0:22:35 Like, literally, we tried to cut, you know, the onions and the sweet potatoes with a butter knife, because that’s all they had.
    0:22:41 It was like a butter knife. It was really hard. So I bought them on the way home. I bought them cutting boards on Amazon and on Ives.
    0:22:47 And I sent it to their house. Next week, the mom texted me, she says, “Mark, you lost 18 pounds this week as a family.
    0:22:56 A year later, the father lost 45, got a new kidney. The mother lost 100 pounds. The son lost 132 pounds and went to medical school.
    0:23:01 The first guy in the family would go to college, and he asked me for a letter of recommendation for medical school.
    0:23:07 And they lived in one of the worst food deserts. They didn’t have much, you know, economically, and they were able to figure it out.
    0:23:13 Because eating real food doesn’t have to be expensive. You don’t have to have a $70 wagyu ribeye steak, right?
    0:23:18 You can eat real food. And it’s just as simple as not eating the ultra-processed food.
    0:23:22 It’s so bad for us, and it kills 11 million people a year.
    0:23:30 We know this data is so strong. It causes mental health issues, aggression, violence, depression, anxiety, gun violence.
    0:23:34 I mean, the studies are there. I just, I did a podcast on the doctor’s pharmacy.
    0:23:44 I did a podcast about this, talking about how our food is affecting our mental health, not just obesity and diabetes, but our cognitive function and ADD and memory issues.
    0:23:50 I mean, it’s all linked to what we’re eating. So we have, you know, like I said, the best of times, the worst of times.
    0:24:01 We know what to do, but we have the ability to do it. It’s just a problem of education, a problem of political will to change the policies that are driving us to do the wrong thing.
    0:24:11 And right now there’s a bill being proposed in Congress that would limit, as a pilot, ultra-processed food for kids with food stamps, which I think would be amazing.
    0:24:20 The food industry is fighting back tooth and nail, right? So we’re fighting big forces. Food industry is the biggest industry on the planet.
    0:24:27 When I was growing up, and I was trying to be healthy, one of the things I used to do was chug milk.
    0:24:34 Because I got told that it would make me tall like my brothers, so I used to drink milk like crazy, straight from the carton.
    0:24:36 Just as many gulps as I could take from the fridge.
    0:24:37 They work, did you grow?
    0:24:41 I have no idea. I’m still shorter than they are, so I guess not.
    0:24:49 But that’s one of the big myths that I think a lot of families still believe that milk is great for our bones and to help us grow.
    0:24:50 What’s your thoughts on milk?
    0:24:51 Yeah, so, you know…
    0:24:53 It’s a controversial topic as well, subject to milk.
    0:24:59 Yes, I mean, the dairy industry is big. Our current Secretary of Agriculture worked for the dairy industry.
    0:25:07 It’s problematic, because the science isn’t there. There was a paper called “Milk in Health” that was published in the New England Journal of Medicine.
    0:25:11 Top medical journal in the world arguably, maybe the Lancet, if you’re from the UK.
    0:25:21 But it basically was written by two Harvard scientists that dissected all of the scientific evidence around milk and whether the claims were right or not.
    0:25:27 And just maybe for the audience in Europe, you might not know this, but in the States who remember this, there were all these “got milk” ads.
    0:25:35 So there were famous people, celebrities, sports athletes, politicians all wearing a white milk mustache.
    0:25:39 And they were like “got milk” as a promotion.
    0:25:43 And in those ads, it would say it’s going to build better bones, it’s going to do this, it’s going to do that.
    0:25:56 And the FTC, the Federal Trade Commission actually, or I think it was federal, you can’t do that because it’s not true.
    0:25:59 Like, you have to take those ads out. So those ads went away.
    0:26:03 And it was the government promoting those ads with the dairy council.
    0:26:07 So there’s something called “Checkout Programs” that the government has where it’s supposed to support agriculture.
    0:26:12 Well, the government was paying in part for these ads with taxpayer dollars, and the science wasn’t there.
    0:26:22 And the Dietary Guidelines for Americans says that the average American should have three glasses of milk a day and kids should have two glasses of milk a day to be healthy.
    0:26:28 You cannot get money in funding for school lunches in America without having milk on the menu.
    0:26:31 Now, there is no evidence to support this.
    0:26:37 In fact, there’s opposite evidence that skim milk causes weight gain because it doesn’t satisfy your appetite.
    0:26:44 That milk can cause cancer, prostate cancer, that it doesn’t create strong bones.
    0:26:47 In fact, there’s a high risk of fracture with high milk drinkers.
    0:26:50 That it creates a lot of digestive issues for people.
    0:26:53 It can create autoimmune diseases like type 1 diabetes.
    0:26:58 It has common allergies or food sensitivities that people get.
    0:27:07 I remember I was in the emergency room once, and when I was working in the ER, and this mother comes in with this kid with this tenth ear infection.
    0:27:09 I was like, “What happened? When did this start?”
    0:27:11 Oh, it started when he was 12 months old.
    0:27:12 I said, “What changed?”
    0:27:16 Well, I stopped breastfeeding, and I started giving him milk, and all of a sudden he started getting his ear infections.
    0:27:18 I was like, “Oh, this is before I even knew about all this.”
    0:27:20 It was just kind of an interesting footnote.
    0:27:24 But we really have to look at the data and be science-driven.
    0:27:36 The problem is we have corporate capture in America, where the food industry has captured our food agencies, our political system from the FDA to the USDA.
    0:27:45 They spend, for example, half a billion dollars just on the farm bill, which has, for example, food stamps and other food programs, child infant nutrition.
    0:27:50 So it’s really unfortunate, but milk is not nature’s perfect food.
    0:27:53 It’s only nature’s perfect food if you’re a calf.
    0:27:55 Is that health benefits to milk?
    0:27:57 Yes. So that’s the other side of it.
    0:27:59 Now, what milk should we be drinking, right?
    0:28:08 If we’re drinking modern milk, modern milk is from Holstein cows that are almost homogenous and the same, not homogenized milk, but homogenous breed.
    0:28:10 They have very few bulls inseminating them.
    0:28:17 They have, like, massive insemination program from a very few bulls that have a limited genetic stock.
    0:28:19 And they’re what we call A1 cows.
    0:28:31 So most heirloom cows, most sort of historical dairy had something called A2 casing, which is less inflammatory, less likely to cause gut issues, less problematic for the body.
    0:28:34 So sheep and goat milk have A2.
    0:28:38 Certain cows, like Jersey or Guernsey cows, have A2 in them.
    0:28:43 And you can get A2 milk, you can get A2 ice cream now.
    0:28:47 And so this A1 casing is potentially very problematic.
    0:28:50 So I think the current dairy is not great.
    0:28:57 And then we pasteurize it and homogenize it and then we add growth hormone to the cows that goes in there.
    0:28:59 We have estrogen that we add into the cows.
    0:29:08 It’s in the milk. We have 60 different hormones in the milk, some of them naturally occurring, but we milk pregnant cows and that milk has a lot more hormonal effects.
    0:29:12 So I think the current dairy is not something we should consume.
    0:29:18 Now, if you have a chance to get sheep milk or goat milk or A2 milks from a cow, that may be okay.
    0:29:19 Yogurts may be okay.
    0:29:21 And it depends on your genetics too.
    0:29:23 75% of the world’s lactose intolerant.
    0:29:25 Many people have dairy sensitivities.
    0:29:29 But I think if it’s from the right source, it’s okay.
    0:29:32 For example, I use goat whey as my morning protein shake.
    0:29:34 So goat whey is from goats, obviously.
    0:29:39 There’s very little casing in it, but it’s A2 casing if there’s any and I don’t react to it.
    0:29:42 But if I have regular whey, I do have a reaction to get congested.
    0:29:44 I’ll get pimples or I’ll get regular stuff.
    0:29:49 So I don’t think dairy is something we should be consuming in large amounts unless it’s certain kinds of dairy.
    0:29:52 What do you think of this conversation at the moment around the Zempec?
    0:29:55 It seems like it’s just exploded in culture.
    0:30:02 The share price of the company that makers Zempec has gone through the roof in a way that I’ve just never seen in biotech before.
    0:30:05 It appears that there’s no apparent side effects.
    0:30:09 If you ask people, they struggle to tell you any side effects.
    0:30:11 But I actually think I saw you make a video about it.
    0:30:14 Yeah, yeah, I have a lot to say about it.
    0:30:17 What are your thoughts on Zempec?
    0:30:20 You crushed your arms. You’re going to get yourself in trouble.
    0:30:25 I’m trying not to bang the table.
    0:30:32 But first of all, we have a massive obesity problem and we don’t have any good solutions.
    0:30:42 And so something comes along that’s an injection you can take once a week that makes you not hungry and bypasses your normal biological mechanisms.
    0:30:44 And you lose weight.
    0:30:48 That’s a huge attractive thing.
    0:30:52 And that’s why Novonordisk is the biggest company now in Denmark.
    0:30:56 It’s the biggest part of the GDP of Denmark.
    0:30:58 I don’t know if they even allow it in Denmark.
    0:31:00 They’re the people that make Zempec.
    0:31:02 Yeah, people make Zempec.
    0:31:10 And recently the CEO of Novonordisk who makes Zempec publicly said he was getting calls from processed food manufacturers.
    0:31:16 He’s very concerned because their market share was dropping and they were very concerned that it was going to affect their business.
    0:31:18 Think about that.
    0:31:20 So I think Zempec is effective.
    0:31:27 It works with a natural part of your biology called GLP-1, which is something your body makes.
    0:31:35 And we can make more of it by doing lots of different things from certain probiotics and bacteria in our gut, just certain foods, just certain ways of eating.
    0:31:38 But the effect of the drug is very strong.
    0:31:42 Just for context, for anyone that doesn’t know what a Zempec is, let’s give them some context.
    0:31:46 Well, it’s a drug that was first used for diabetes.
    0:31:59 And then it works by acting on a pathway called GLP-1, glucagon-like peptide-1, which is just a pathway, and it regulates insulin function, it regulates weight and appetite.
    0:32:02 And so it really works to help with blood sugar.
    0:32:04 But the side effect was weight loss.
    0:32:10 So it was like we studied the aggraph for blood pressure, but the side effect was it helped me with the records.
    0:32:16 So it was like, well, it’s like kind of like that, right? It wasn’t designed for this, but it actually had the side effect.
    0:32:22 And since obesity affects so many people, there’s now two billion people on the planet who are overweight.
    0:32:28 So you take this injection and you basically, your appetite drops out, so you don’t feel as hungry.
    0:32:29 You don’t feel as hungry.
    0:32:34 You feel nauseous, you can throw up, you can not want to eat, and people stop it because of the side effects.
    0:32:36 So those are short-term side effects.
    0:32:47 So the plus side is that it works, it’s effective, it has some metabolic benefits when you lose weight, which can help your health benefits.
    0:32:51 I don’t think it’s the drug that’s having the health benefits, it’s the weight loss.
    0:32:53 But there’s a lot of downsides.
    0:32:56 One, it costs a lot of money.
    0:33:01 So if you were to put everybody who’s overweight in the country on it, it would be $5.1 trillion.
    0:33:03 So it’s an enormously costful house.
    0:33:04 How much does it cost?
    0:33:06 Like $13 to $1,700 a month.
    0:33:09 $13 to $1,700 a month?
    0:33:13 A month, which is like, you know, probably, you know, 1,500 pounds or something.
    0:33:18 It’s a lot of money every month, forever, right?
    0:33:23 When you stop it, the weight gain comes back unless you really rigorously change your lifestyle.
    0:33:28 So it’s not a lifestyle change program, it doesn’t help you change your behaviors or habits.
    0:33:31 It’s a pharmacological appetite straight jacket.
    0:33:36 And that can be effective if some people really need it, they need it.
    0:33:40 If some people are massively overweight and they don’t want to get a gastric bypass, I think it may be okay.
    0:33:42 But here’s the rub.
    0:33:44 One, you have to take it forever.
    0:33:46 Two, it’s expensive.
    0:33:54 Three, most of people are not aware that not only you lose fat, but you lose muscle.
    0:33:58 So about 50% of the weight you lose is muscle.
    0:34:01 And muscle is where your metabolism is.
    0:34:05 It burns seven times the calories as fat, and you need it for longevity and health.
    0:34:09 And so when you lose muscle, your whole health declines.
    0:34:12 It’s the center of your health, and it’s very tough to get that back.
    0:34:19 So you have to really increase protein, and you have to hit the gym hard with weights if you’re going to be on a drug like Gozempic.
    0:34:24 Longer term, and that can be managed, but most people don’t, right?
    0:34:30 That can be managed, and you need to be tracked with dexa scans and body composition testing and really know what you’re doing,
    0:34:32 because it can really mess you up.
    0:34:38 And then you lose the weight, but then your metabolism is slower at the end of that process than it was before you started,
    0:34:41 because you’ve lost your metabolic engine, which is your muscle.
    0:34:45 The other thing that happens, and we’re now seeing this because it’s not been around that long, right?
    0:34:53 There was an article in the New England Journal years ago that said, be sure to use new drugs as soon as they come out before the side effects develop, right?
    0:34:58 And so now we’re seeing, two, three years out, serious side effects.
    0:35:05 So, you know, in medicine, when we see an effect of 20 or 30% on a study, we go, that’s a great thing.
    0:35:12 You know, statins lower heart disease by 20 to 30%, great, number one drug in the world.
    0:35:18 The side effect profile on this is scary, because bowel obstruction, which is not a trivial thing,
    0:35:26 is where your bowel stop moving and you need surgery to release them, is increased by 450%.
    0:35:34 Pancreatitis, which is not a fun condition, which is where your pancreas becomes inflamed, that affects your digestion, it affects your insulin, it affects everything,
    0:35:39 and you can die from it, is increased by 900%.
    0:35:43 So, these are not trivial things. There’s other side effects, kidney and so forth.
    0:35:47 So, I think the longer this is out there, we’re going to see more and more consequences of this drug.
    0:35:52 And I think it misses the real issue, which is how do we fix the problem causing this?
    0:35:59 It’s not an ozympic deficiency, right? Like, this is, weight gain obesity is not an ozympic deficiency.
    0:36:06 It’s because of our toxic environment, lifestyle, food system, lack of exercise, environmental toxins.
    0:36:12 It’s complicated, and it’s not an easy fix, and it requires policy change.
    0:36:16 It requires us to rethink our agricultural system, our food processing and manufacturing system.
    0:36:19 It requires massive education for people that want to eat.
    0:36:27 It requires us really to make wide scale change in our society, which is going to cause significant loss for a lot of companies.
    0:36:30 I mean, like I said, the food industry is the biggest industry in the world.
    0:36:34 It’s $16 to $17 trillion a year industry.
    0:36:43 It’s bigger than the GDP of most countries. I mean, the entire United States is, I think, $16 trillion.
    0:36:52 So, it’s a big industry with a lot to lose, and so there’s a lot of pushback about changing the things that have to change for us to become healthy.
    0:37:02 So, taking this drug seems great, and I think it’s got benefits, but it’s not just a risk-free solution.
    0:37:09 It’s funny because it feels like it’s a window into the future of how we’re going to treat things like obesity, because the price…
    0:37:18 Well, play this forward. The price is going to come down because more companies are going to release very similar iterations that cause the same effect on GLP-1.
    0:37:22 The price will come down so quickly. There’ll be this kind of price race.
    0:37:28 I’m sure, I imagine, as MPEC got ahead of the pack because they ran the clinical trials, so they invested all that money, which means they got approved first.
    0:37:36 That window’s going to close, and then the price comes down. And then, I don’t know if they prescribed it here, and did conductors prescribe it?
    0:37:38 Oh, sure. Anybody can prescribe it, yeah.
    0:37:40 Oh, really? Okay. So, it can be subsidized by your insurance with me?
    0:37:41 No.
    0:37:42 Oh, it can’t be.
    0:37:50 I mean, the most insurance won’t pay for it. They might pay for it if you’re diabetic, but for non-approved indications, they typically don’t pay for it.
    0:37:57 Now, that’s for GOVI, which is the approved version, and some insurance won’t pay, some insurers won’t, but it’s not something they’re excited to pay about.
    0:37:58 Interesting.
    0:38:06 Do you know this with those side effects that you named for Linked with MPEC? What is it about the drug that’s causing that?
    0:38:11 Because I was wondering, as you were saying, is that because people start eating less, or is it the chemical itself?
    0:38:19 No, no, no. It’s the effect of the drug. It thickens the bowel wall. It has an effect on the gut, so it’s working on the gut.
    0:38:31 And a lot of the hormones and the metabolic functions of the gut are affected by ozempic in ways that change its function and slow the emptying and do a lot of things.
    0:38:35 So, eventually, it seems to cause problems for a lot of people.
    0:38:41 Interesting, because, you know, the narrative out there is very positive at the moment. These drugs come along and it’s like there’s no side effects.
    0:38:50 Millions of dollars of advertising and billions of dollars of revenue at stake, so nobody’s talking about the bad side.
    0:38:57 And by the way, they’re thinking of giving it to five-year-old kids, which is just terrifying to me for life.
    0:39:03 I do think with these things, there’s no such thing as a free lunch as they’re in life, so I think we’ll eventually figure out what the trade-off is.
    0:39:07 And then people can decide for themselves if the trade-off is worth it based on their own circumstances.
    0:39:11 Yeah, I mean, listen, people are like, “I want almost five pounds,” and I don’t think that’s a good idea.
    0:39:20 If you’re a severely obese person, you have severe health conditions, you’re really struggling to get going, you know, can it be a helpful aid? Absolutely.
    0:39:28 You know, should it be given to everybody who wants to look good for a party or a wedding? Absolutely not.
    0:39:31 What’s your position on fruit?
    0:39:33 A lot of fruit.
    0:39:34 How much fruit?
    0:39:43 I think it depends, right? So if you’re diabetic, and you’re metabolically completely out of whack, and you don’t have any metabolic resilience,
    0:39:49 eating a plum might be a problem for you. And now we have continuous glucose monitors, you can track your blood sugar, and see.
    0:39:56 And I’ve had patients like this, “Gee, I eat a plum and my sugar goes to the roof, but if I eat an apple, it doesn’t.”
    0:40:06 So I think different fruits have different effects on you, but for most part, fruit is full of phytochemicals, fiber, phytonutrients, it does have a little bit of sugar in it.
    0:40:14 I would say no fruit juice. I think fruit juice is definitely to obesity in kids and other things, but if you want to have an apple or a peach or a plum, it’s fine.
    0:40:23 I think you shouldn’t have it first thing in the morning. I think protein and fat in the morning is important because it activates your metabolism and your protein synthesis.
    0:40:32 If you eat sugar in the morning, which is essentially what we eat in the world today, cereal, pancakes, waffles, muffins, bagels, you know, sweetened yogurts, sweetened coffees.
    0:40:42 I mean, it’s the worst possible thing we can do for our biology. It jacks up our blood sugar and insulin and ends up causing us to gain weight and be hungry and, you know, be craving more stuff.
    0:40:53 So having fruit, for example, you have frozen berries in your frozen cherries, for example, in my whey protein. That’s okay. There’s protein in there. It mitigates the effect.
    0:40:55 What about eating times?
    0:40:56 When to eat?
    0:40:59 Yeah. Have you got any thoughts around when we should and shouldn’t be eating?
    0:41:05 Yeah, for sure. I think, you know, we had something called breakfast before, which was breaking the fast.
    0:41:12 And now people eat all night. They eat till they go to bed and they wake up to eat or have something sugary stuff in the morning like a sugary coffee.
    0:41:17 And they don’t get themselves a window of fasting, which is critical for our biology.
    0:41:24 And I wrote about this in my book, Young Forever, where we talked about how do we have our own repair, our renewal system kick in.
    0:41:33 Because the body, think about it, Steven, your body, when you cut yourself, heals. The skin closes. It heals. How does it know how to do that?
    0:41:40 It’s so smart. It’s got your bones break. It heals. I broke my arm a few years ago. It just healed, right?
    0:41:43 What’s going on? Am I going, would you please heal in there? It knows what to do.
    0:41:48 It recruits stem cells, it recruits repair factors and growth factors, and it knows what to do.
    0:41:55 So the body has this innate healing, repair, renewal and regeneration system, and we need to learn how to activate it.
    0:42:00 And most of us do the opposite. We do everything in our power to deactivate it, and that causes a disease.
    0:42:06 So food is the most important thing we do to interact with these regenerative renewal repair systems.
    0:42:11 It’s one of the things we call the hallmarks of aging, and there’s one called deregulated nutrient sensing.
    0:42:22 And it really relates to how our bodies relate to food, how our nutrient sensing systems are dysregulated by our highly processed diet, by high sugar and starch, and not enough of the right foods.
    0:42:30 So in the long answer to your question, it’s important to give yourself a break of 12 hours.
    0:42:35 So if you eat at six at night, you can eat six in the morning, minimum, but best probably 14.
    0:42:40 So if you eat dinner at six, eat breakfast at eight, that’s okay. That’s a 14 hour fast.
    0:42:44 And in that time, your body is doing its cleanup recycling repair.
    0:42:46 Is there an evolutionary story here?
    0:42:55 For sure, absolutely. When we didn’t have grocery stores, we didn’t have home foods, we didn’t have restaurants, we didn’t have takeout, we didn’t have convenience stores.
    0:43:04 So we had to go out and find food. I just came back from Tanzania and visited the hunter-gatherers there, the Khadza, which is one of the last few tribes that hunting gather.
    0:43:11 And we went hunting and gathering, and I was like, “Man, it’s a lot of work to go dig up some roots and kill a bird in the tree.”
    0:43:18 And it was a project, we ran around for hours. And so we don’t know where we’re getting our next meal.
    0:43:22 And so the body has had to deal with periods of feast and famine before.
    0:43:30 And so what it’s got built into it is a system of conservation and repair when we don’t eat.
    0:43:39 And so the system gets activated that improves our blood sugar control, that recruits new mitochondria and builds new mitochondria, that reduces inflammation,
    0:43:43 that activates cellular cleanup and repair processes.
    0:43:46 So you have all these old cells and damaged proteins.
    0:43:54 Your body has a little like digester, almost like a little vacuum cleaner that goes and sucks this all up and then digest it and then uses the parts.
    0:43:59 It’s almost like a recycling system in the body. We need to activate that.
    0:44:02 And so that fasting period is a time to do that.
    0:44:11 And we’ve seen even, for example, we know, for example, concentration camp survivors who live really long, like they live 90, 100 plus years old, many of them.
    0:44:16 And it’s because they had this period of deep starvation that had an effect on their biology.
    0:44:22 And we know this from many animal studies that starvation and fasting will extend your life by a third.
    0:44:26 If you eat a third less calories, you’ll live a third longer now. It’s not fun, right?
    0:44:29 But you don’t have to do that. So timing of eating is important.
    0:44:36 So give yourself three hours before bed for no food and give yourself at least 12 to 14 hours between dinner and breakfast.
    0:44:43 How do we know in the animal studies it wasn’t just the calorie restriction that caused the sort of longevity effect?
    0:44:44 It was.
    0:44:45 It was.
    0:44:49 So what if I just restrict my calories instead of fasting?
    0:44:54 Well, you can do that. I met a guy who was from the Calorie Restriction Society.
    0:44:56 Calorie Restriction Society?
    0:45:01 Yeah, which is based on this research in animals where think about if you eat a third less, you live a third longer.
    0:45:04 So for a human, that would be 120 years old.
    0:45:06 And I said, what do you have for breakfast?
    0:45:09 He said, well, I had five pounds of celery.
    0:45:12 And I’m like, okay, you go do that.
    0:45:14 I’m going to figure out another way.
    0:45:20 So you have to eat enormous amounts of like low calorie food just to feel full, right?
    0:45:22 That’s why you have a lot of food.
    0:45:27 So he was starving and there are a lot of downsides to starving.
    0:45:29 You lose muscle, which is necessary.
    0:45:31 There are certain things that go wrong.
    0:45:33 And so it’s not really the optimal strategy.
    0:45:35 You want to do things that mimic starvation.
    0:45:41 So how do you mimic this period of starvation that causes something called autophagy,
    0:45:45 which basically means to eat yourself, to basically clean up yourselves.
    0:45:48 It’s like self-cleaning or self-repair, right?
    0:45:51 And so there’s a lot of ways to hack that.
    0:45:54 You can do it by this longer term overnight fast.
    0:46:01 You can do it by certain supplements and certain medications like rapamycin is being studied for longevity,
    0:46:06 which is a drug that’s used for cancer and for other immune suppressing treatments.
    0:46:14 But it works on this pathway called mTOR, which essentially is the activation of cellular buildup.
    0:46:16 It causes muscle synthesis.
    0:46:20 You want to build muscle, you want to activate mTOR with protein, which is good,
    0:46:22 but you don’t want to activate it all the time.
    0:46:26 So this drug inhibits mTOR, which is what happens when you starve yourself.
    0:46:31 So it mimics starvation and then you get this kind of benefit.
    0:46:33 Or drugs like metformin are being studied,
    0:46:38 which is another drug that’s looking at how do we activate this longevity switch called AMPK,
    0:46:42 another pathway that’s regulating your nutrient sensing.
    0:46:45 If you don’t have enough nutrients, this activates.
    0:46:49 But if we’re running around eating, well, you can actually take this drug and it may have an effect.
    0:46:51 There’s a large trial going on now.
    0:46:53 I’m still agnostic about it.
    0:46:55 I’m not a pro or against it.
    0:46:59 I think the data is not in it for me to start taking it or for my patients to start taking it.
    0:47:05 But it works on some of these sort of starvation mimicking hacks, let’s call them.
    0:47:07 So starvation is good for us?
    0:47:09 Yeah, I mean, yes.
    0:47:13 I would say, yeah, be careful because, you know, people go really to the extreme.
    0:47:20 They go like, I’m going to not activate mTOR because activating mTOR caused me to age faster.
    0:47:24 It prevents autophagy and it builds cancer and it’s bad.
    0:47:28 So I’m going to become a vegan and I’m going to eat less calories.
    0:47:31 And eventually what happens is you lose muscle.
    0:47:36 So it’s like Goldilocks, you know, you need both mTOR activation and mTOR ambition.
    0:47:39 You need to take a breath in. You need to take a breath out.
    0:47:41 You need to be awake. You need to go to sleep.
    0:47:45 Your heart needs to beat and you need to relax. It’s just how the body works.
    0:47:49 Difficult conversation as well because of it can provoke disordered eating.
    0:47:50 Yeah.
    0:47:57 Various eating disorders which are obviously extremely bad in terms of health outcomes.
    0:48:01 Blue zones. You visited some blue zones, haven’t you?
    0:48:03 What are blue zones?
    0:48:07 And what did they teach you about the nature of being healthy?
    0:48:12 Well, my friend Dan Buehner basically came up with this concept of the blue zones
    0:48:17 after visiting these areas in the world where people had extremely long lives.
    0:48:24 And somebody on the map circled them in blue ink, which is why they’re called blue zones.
    0:48:29 And I visited Icaria and also Sardinia.
    0:48:30 How many of them are there?
    0:48:38 There’s five. There’s Okinawa, Japan, Loma Linda, California, and the Koya Peninsula in Costa Rica.
    0:48:43 But there are many more. I mean, I was in Turkey and I saw villages where people were very, very old.
    0:48:45 And so those are the ones that have been studied.
    0:48:46 How old are we talking?
    0:48:52 Well, I mean, one couple there was like collectively 210 years old.
    0:49:03 So they lived to be 100, 105, 109, 110. I mean, Emma Murano was 117 when she died.
    0:49:07 And so the question is, you know, what is different about these areas?
    0:49:11 And what’s different is that, you know, they’re very isolated and remote.
    0:49:16 So they haven’t been burdened with all the modernization of our food system.
    0:49:17 They still grow their own food.
    0:49:23 I mean, I visited this couple. He was, I think, 90. Benacotes, he was like 97.
    0:49:29 His wife was a young 87. And they had land in the farm they lived on.
    0:49:36 He was more chill, but she was out there showing us around all the fruit trees, the olive trees, the garden she planted.
    0:49:41 I mean, it’s a massive mini farm that she managed herself on the side of a hill,
    0:49:45 which she was running up faster than I could get to her at 87 years old.
    0:49:52 Cooking everything from scratch all, it wasn’t like organic, but it was because that’s just what they did.
    0:49:58 They used all heirloom animals like sheep and goats, so they had heirloom, sheep and goat.
    0:49:59 What’s heirloom, sheep and goat?
    0:50:06 Meaning it’s not like some industrialized hybridized cow that’s producing this nasty milk, which we shouldn’t be drinking.
    0:50:11 They’re having goat milk and goat cheese, but their goats are eating wild plants that have phytochemicals.
    0:50:16 Some of those cheeses and goat milks have actually higher phytochemicals even than green tea,
    0:50:21 which has a lot that comes from, for example, catechins that you can get from the goat milk,
    0:50:26 which is from the goats that are eating the plants that have these compounds that benefit their health.
    0:50:33 They’re also active, like Petraeo was like 95 years old, and he was a sardinian.
    0:50:40 He had to hike five miles a day up this extremely rocky mountainous terrain to herd his sheep.
    0:50:45 At 95 years old, I mean, most 95-year-olds aren’t hiking the mountains, right?
    0:50:55 He was booming voice, stood up straight, ice clear, not hunched over, funny as heck, sang me a song, you know?
    0:50:58 And then, you know, so they move naturally.
    0:51:06 They have amazing food, phytochemical-rich food, food that’s rich in all these plant compounds that are found to connect to longevity.
    0:51:15 For example, in Ikari, I was sitting with this guy who was milking the goats, and we’re making goat cheese together.
    0:51:20 And he gives me this tea. I’m like, “What is this?” He says, “Oh, this is wild sage tea.”
    0:51:24 And I looked at it, and I said, “What is the plant?” I looked it up, and then I looked up the plant,
    0:51:30 and I analyzed, you know, what it was, and turned out it’s an extremely phytochemical-rich plant
    0:51:35 that has a lot of these same longevity compounds in it called catechins that, you know, we don’t drink a lot of.
    0:51:38 Green tea has it. You can get it from Japan, for example.
    0:51:47 And then, you know, we just basically see that not only do they have good food, they have the activity.
    0:51:52 They have very low levels of stress. There was one guy, Silvio, I was having dinner with him.
    0:52:00 He had this mountainous kind of area that his whole family had for years, and they had about 200 sheep and goats.
    0:52:02 And they had a little kind of restaurant they started for people to come.
    0:52:06 And so they basically had the family cooked, and you had everything from the farm.
    0:52:11 And I said, “Silvio, after dinner,” I said, “Silvio, do you have any stress in your life?”
    0:52:16 And he looked at me like, “Stress?” Like, he almost didn’t understand the word.
    0:52:22 I’m like, you know, when things are difficult and things are hard and you feel stressed,
    0:52:28 and he’s like, “Oh, oh.” I said, “Yeah, well, sometimes at night, a goat will get out, and I’ll have to go get it.”
    0:52:35 And sometimes, you know, when the goats are giving birth, I have to go get up early.
    0:52:42 So they have very low levels of stress. And then they also have something which is really important, which is community.
    0:52:46 So they have a sense of belonging and connection.
    0:52:52 I met Julia, who was 100 years old, sorry, 103 months, she told me.
    0:52:57 I guess it’s like when you’re five, I’m a five and three-quarters, she’s like, “I’m 103 months.”
    0:53:03 And she was still working, she was still making stuff for weddings and doilies and all things.
    0:53:08 And she didn’t have any kids, but her niece and her nephew invited her to come stay with them.
    0:53:12 And so she was living with them. Or another guy, Carmine, had lost his wife,
    0:53:18 but he was living with family members, and it was running this big garden at 86 and animals and sheeps and rabbits.
    0:53:22 So they all are part of a community. They have gatherings. They celebrate together.
    0:53:25 There’s a sense of belonging. There’s no nursing homes. There’s no loneliness.
    0:53:28 Loneliness is the new smoking, really.
    0:53:33 I mean, we have an epidemic of isolation and loneliness in America and increasing around the globe.
    0:53:37 And it’s lethal. It’s like smoking two packs of cigarettes a day.
    0:53:38 How do we know?
    0:53:39 How do we know that it’s dangerous?
    0:53:40 Yeah.
    0:53:44 There’s so much science around this. The evidence of this is immense.
    0:53:49 In fact, the Surgeon General of America just released a statement about this and an initiative to redress loneliness
    0:53:55 because it’s such a driver of not just unhappiness, but actual disease and death.
    0:53:59 Why are we so lonely? What is it that’s happening? Do you think it’s what? Is it the internet or is it?
    0:54:05 Oh, yeah. I mean, think about it. We used to rely on each other in communities to live like they do, for example.
    0:54:09 I said, you know, how did it work, Silvio, when you have all these sheep? How do you manage?
    0:54:14 I said, well, you know, I like all my friends. They come over and it’s time to share the sheep. They come over and they help.
    0:54:21 And life is just naturally connected. And you go to someone’s house, you walk down the street, you know, you sit in the cafe.
    0:54:25 You have a neighborhood. You have a family. We’ve lost that. We’re all mobile. We’re all moving around.
    0:54:29 We are all disconnected from our families. We’re, you know, online most of the time.
    0:54:34 You know, we have Facebook instead of actually real face-to-face time.
    0:54:37 I mean, it’s great to sit here with you in person, right?
    0:54:46 Yeah, I assume so. And it’s something we’ve lost. And we’ve lost the value of relationships and our culture of achievement and success.
    0:54:51 And it’s just kind of disconnected us from what really matters, which is the human community.
    0:54:55 Is there any way back for that? Do you think? Because I was thinking about this the other day.
    0:54:58 Listen, I’ve talked about this once or twice now, but I tried the Vision Pro the other day.
    0:54:59 Oh, you did?
    0:55:07 Yeah, and incredible in terms of the technology, but terrifying in terms of the potential implications over the long term.
    0:55:09 Yeah, you just go wear that all the time and forget about it.
    0:55:20 Exactly. And it was incredible. Like the fact that I can just sit there and just the things I do with my hands that are on my lap impact all of these massive screens in front of me.
    0:55:25 You can see when you play it forward that this is going to get cheaper and cheaper and cheaper and cheaper and more accessible.
    0:55:29 The apps are going to get better. And then we think about what that’s going to mean for loneliness.
    0:55:30 Yeah.
    0:55:39 When I could go hang out with my friends in a virtual world and do my work in a virtual world and date in a virtual world, watch pornography in a virtual world and all of these things.
    0:55:43 I still like hugging and holding hands. How do you do that?
    0:55:50 You can’t do that in there. Are you hopeful for us being able to turn around the loneliness and isolation epidemic?
    0:55:57 I mean, it’s a tough one. I think we have to rethink how we live and what we do in the communities we build. And I think there are efforts of that happening all around.
    0:56:04 So just at the same time we’re seeing this epidemic of loneliness, we’re also seeing a lot of initiatives of community building and connection and belonging.
    0:56:07 And so there’s a lot of these communities that I’m involved with that are happening.
    0:56:15 And I’m on the board of something called the Belong Center, which is really about addressing loneliness and creating ways and mechanisms for people to connect and be with each other in real time.
    0:56:17 I think it needs to be a systemic thing.
    0:56:26 I think with a lot of the issues we’ve talked about relating to longevity and diet, the best answers are probably going to be the really truly systemic ones that come from how we design societies.
    0:56:36 Like regulation and policy and just how we design cities and green spaces and libraries and community centers and all these kinds of things.
    0:56:49 I realized this was a problem a long time ago, and I went to Haiti after the earthquake and I went helping there when it was just a disaster, one of the first medical teams on the ground.
    0:57:01 And in that process I met Paul Farmer, who was an incredible visionary doctor from Harvard, who went to Haiti and helped solve the problem of TB and AIDS by building community health workers.
    0:57:06 And he then went on to build a network of community health workers of over 11,000 globally.
    0:57:08 It was a model for the Clinton and Gates Foundation.
    0:57:15 And what he realized was that we didn’t have a lack of the right science or the right medicines to heal these problems.
    0:57:17 We know what to do with TB and AIDS.
    0:57:24 It was a lack of people being able to do the basic things that they needed to do like clean water or have a watch know what time it was.
    0:57:29 And so he built this network of community health workers and realized that community was medicine.
    0:57:31 And so he was their neighbors.
    0:57:42 And so I came back from that very move, and I realized that chronic disease was also an issue, that chronic disease wasn’t infectious, but it was contagious.
    0:57:47 You’re more likely to be overweight if your friends are overweight than if your family members are overweight.
    0:57:52 Your social networks are more important than your genetic networks in determining your health.
    0:57:59 And you’re basically, you look around at your five closest friends, it’s probably kind of the way you are too, right?
    0:58:05 And so I realized that we needed to use the power of community to transform our health and our behavior.
    0:58:07 And I can tell you what to eat and what to do.
    0:58:10 But if all your friends are doing the opposite, it’s going to be hard, right?
    0:58:21 So I created a program with Rick Warren called The Daniel Plan, a faith-based wellness program where we got 15,000 people to sign up in the first week at a quarter of a million pounds or loss in the first year.
    0:58:24 And we created a book called The Daniel Plan of How to Do This in Community.
    0:58:28 So it was, we call it the 5 Fs for getting healthy, right?
    0:58:35 It’s faith, friends, food, fitness, and focus, which is your mindset.
    0:58:37 And it was amazingly effective.
    0:58:44 We scaled it to 1,000 trips around the world, and it really was helping people in small groups do this together.
    0:58:49 So there was no health coach, there was no nutritionist, there was just me and another doctor.
    0:58:55 And we basically created this program, which could be delivered in a curriculum that people did in small groups together.
    0:59:01 And this church, the Saddleback Church with Rick Warren, had an infrastructure already of groups meeting every week.
    0:59:05 So we just hijacked that and put the curriculum in there, and people did it.
    0:59:06 And it was really powerful.
    0:59:11 And we’ve seen that now at Cleveland Clinic where I work, and we’ve done that with groups there as well.
    0:59:17 Last F, focus. Is that an umbrella word also for purpose?
    0:59:19 Purpose, meaning and purpose, yeah.
    0:59:23 Yeah, from reading your work, I came to learn that purpose is a sort of longevity factor.
    0:59:24 100%.
    0:59:26 To what extent?
    0:59:28 I mean, the data is really clear.
    0:59:35 A recent paper in the Journal of the American Medical Association showed that those who had meaning and purpose lived seven years longer.
    0:59:38 And what do they mean by meaning and purpose in that context?
    0:59:40 It’s whatever your meaning and purpose is.
    0:59:43 It could be you want to be there for your grandchild.
    0:59:46 It could be you’re a scientist and want to make a discovery.
    0:59:50 It could be that you’re a novelist and you want to write your next novel.
    0:59:51 There’s not a job necessarily.
    0:59:52 No, it doesn’t have to be.
    0:59:59 I mean, for me, my purpose is ending needless suffering for millions of people through the power of this new thinking and model.
    1:00:05 And the new company that I co-founded, Function Health, is I think the tip of the spear that’s going to be able to do that at scale
    1:00:11 by empowering people with their own health data, giving them an AI co-pilot to up level their health
    1:00:14 and to help them understand what’s going on in real time.
    1:00:21 And to me, building that, creating that, scaling that, getting people access to things that are really hard to get for people.
    1:00:24 That it’s not happening in your doctor’s office or your healthcare system.
    1:00:26 It’s not happening in your annual physical.
    1:00:28 You’re not getting the latest science and medicine.
    1:00:29 So how do we accelerate that change?
    1:00:31 So for me, that drives me every day.
    1:00:34 It gets me excited to wake up and I’m very passionate.
    1:00:36 And of course, I’m also passionate about my friends and my community.
    1:00:37 I’m passionate about my health.
    1:00:42 I’m passionate about having fun and doing things that I love.
    1:00:48 So I think it’s really important to design your life in terms of your values.
    1:00:49 What do you care about?
    1:00:50 What matters to you?
    1:00:52 What makes you come alive?
    1:00:53 What gives you energy?
    1:00:54 What takes away your energy?
    1:00:57 And focus on those things that take you to where you want to go.
    1:01:01 Why would not having a purpose make us die earlier?
    1:01:03 I mean, you see it all the time, Steven.
    1:01:08 I mean, you look at, you know, people retire literally in the retirement age here at 65,
    1:01:12 which I’m going to be this year, which is a little scary to say that.
    1:01:14 But, you know, I’m just getting started.
    1:01:18 And people think, you know, if you look at people who retire,
    1:01:21 the death rate happens so fast.
    1:01:23 Like people who retire die.
    1:01:25 Like there’s a much higher death rate.
    1:01:30 If, for example, you’re married and your spouse dies and you’ve been together your life, whole life,
    1:01:33 you’re likely to die very quickly after that.
    1:01:34 Is this starts to support that?
    1:01:35 100%.
    1:01:36 100%.
    1:01:37 That’s crazy.
    1:01:38 Yeah.
    1:01:39 Why?
    1:01:40 What happens?
    1:01:43 You know, if you stop moving, you get depressed.
    1:01:44 Yeah, you get depressed.
    1:01:48 I had a patient who had his most beautiful relationship.
    1:01:50 It was such a deep love.
    1:01:53 And they were together for like 40 years.
    1:01:57 And his wife got breast cancer and she just didn’t make it.
    1:02:01 And when he died and he was a healthy guy, he was fit and healthy, eight well,
    1:02:05 he went into heart failure, like literally heart failure.
    1:02:11 His heart couldn’t pump and he had a true medical condition that showed up on scans and imaging.
    1:02:12 He was in trouble.
    1:02:21 And it was like, wow, you know, I looked it up and there’s actually evidence for emotional shock and loss, heartbreak.
    1:02:27 But ultimately his heart broke and that caused his heart to literally break physically, not just emotionally.
    1:02:37 And we were able to get him back and fix it by dealing with that emotional heartbreak and by using energy healing and a lot of other things with him that helped him overcome it.
    1:02:41 But that’s when I was like, wow, you know, the mind, you know, listen,
    1:02:48 even the biggest and most powerful pharmacy in the world is between your ears, you know, and it can do all kinds of stuff.
    1:02:49 True.
    1:02:50 Yeah.
    1:02:52 This trauma play a role in our longevity.
    1:02:53 100%.
    1:02:58 I mean, you know, it’s amazing how in medical school, we just did not learn this,
    1:03:04 but there’s such a link between trauma and everything in your life, but particularly disease.
    1:03:10 There’s a questionnaire we use called the ACE questionnaire, adverse childhood events.
    1:03:12 And it basically asks you a series of questions.
    1:03:13 You can look it up online.
    1:03:15 You can link to it in your show notes free.
    1:03:20 And it says, well, your parents divorced, was there alcohol in your family, did your parents fight in front of you?
    1:03:21 Did anybody hit you?
    1:03:22 Were you sexually abused?
    1:03:26 And you just go through this whole list of any family members in prison, you know?
    1:03:31 And the higher your score, the more likely you are to have health issues.
    1:03:36 Be obese, have autoimmune disease, get cancer, get heart disease, get diabetes.
    1:03:37 It’s really striking.
    1:03:41 And so trauma is registered in your body.
    1:03:46 There’s a book called The Body Keep Score and Carolyn Mace, you know, it was sort of a mystic said,
    1:03:50 your biography becomes your biology.
    1:03:53 And it works the other way too from up down, right?
    1:03:59 Your biology can become your biography if you’re eating crap and you’re nutritionally deficient
    1:04:01 and you have all these health issues and mercury poisoning.
    1:04:05 Well, that can kind of affect your mental health too in your story.
    1:04:10 But we know really clearly that your trauma is influencing your biology.
    1:04:16 And so we have to deal with this in medicine, whether it’s depression or whether it’s autoimmune diseases
    1:04:18 or whether it’s other health issues.
    1:04:24 And we now have an incredible revolution in psychedelics, which is for the first time showing us that
    1:04:29 we have treatments for things like PTSD, which really were very hard to treat.
    1:04:32 You can give people a sedative, you know, but that was it.
    1:04:35 And maybe some therapy, which barely worked if that.
    1:04:41 But you start to work with these compounds that change the structure and function of the brain,
    1:04:43 which is really amazing to me.
    1:04:47 It’s not just like our normal drug where you take the drug and you have to keep taking it.
    1:04:50 Men you took ozemic once and you would stay losing weight forever, right?
    1:04:53 It’s like taking these psychedelics, you know, once or twice.
    1:04:57 And it changes your physiological functioning and your brain response.
    1:05:01 It changes compounds in your brain like BDNF that grow new brain connections
    1:05:03 and repair and heal things in your brain.
    1:05:07 And so we’re seeing new ways to deal with trauma that I feel really exciting.
    1:05:12 And MAPS is an organization, the Multidisciplinary Association of Psychedelic Studies.
    1:05:21 You can share that link, but it’s sharing all the research about treating depression, anxiety, trauma responses, PTSD, relational issues.
    1:05:23 Which do you think of psychedelics? Have you tried them?
    1:05:24 Yes, I have.
    1:05:26 Which ones have you tried?
    1:05:28 You know.
    1:05:30 All of them. Which ones haven’t you tried?
    1:05:33 I haven’t tried Ibogaine.
    1:05:36 Oh, okay. It’s quite strong for addiction, right?
    1:05:37 Yeah.
    1:05:39 But, you know, I grew up in the 70s.
    1:05:48 So mushrooms were, psychedelic mushrooms were a big part of my awakening and my personal journey.
    1:05:52 Tried LSD. I’ve tried peyote. I’ve tried ayahuasca.
    1:05:59 I’ve tried bufo. I’ve tried pretty much all of them because I’m just, I’m sort of an adventure in my biology and in my mind.
    1:06:01 And I can tell you that they really helped me.
    1:06:03 Which one helped you the most?
    1:06:06 And give me a story of how it helped you.
    1:06:11 My girlfriend’s actually in Costa Rica right now serving ayahuasca.
    1:06:19 And I spent a year and a half investing in, and we took a psychedelics company public called the Thai Life Sciences.
    1:06:23 So I went in partnership with MAPS and Compass Pathways.
    1:06:28 At a Thai, we invested in Compass Pathways, which is so I’m quite heavily…
    1:06:29 I know you’re very into that.
    1:06:34 Yeah, I spent about a year and a half, about a year as the creative director of the company.
    1:06:36 Purely because I just was interested.
    1:06:38 So I invested about seven figures in the business.
    1:06:41 Then I joined as a creative director to stay close.
    1:06:45 And then my contract was basically to leave on the day of the IPO.
    1:06:49 So IPO’d on the NASDAQ, 3.4 billion and I left the next day basically.
    1:06:50 Amazing.
    1:06:51 Amazing.
    1:06:53 But it was because I was interested in mental health.
    1:06:55 I heard about this epidemic of mental health.
    1:06:56 There’s no good answers.
    1:06:57 Yeah.
    1:07:02 Psychedelics and the clinical research that was coming out around things like psilocybin,
    1:07:05 which is the active compound of magic mushrooms, were just really interesting.
    1:07:06 Interesting.
    1:07:07 Yeah.
    1:07:08 And I didn’t need to work.
    1:07:09 Right.
    1:07:10 It’s fascinating.
    1:07:17 I mean, there was this recently heard a presentation by a Stanford scientist who’s studying Ibogaine for trauma, depression, anxiety, but addiction.
    1:07:19 And it’s quite interesting.
    1:07:26 It’s a compound that you take from a bark of a tree from West Africa, the Iboga tree.
    1:07:29 It somehow shuts off the withdrawal.
    1:07:30 Yeah.
    1:07:37 So we know medically that when you stop narcotics, you go through physiologic withdrawal, which is a medical phenomena.
    1:07:38 It just stops that somehow.
    1:07:39 It’s like a mad–
    1:07:40 Within one dose as well.
    1:07:41 One dose.
    1:07:47 Now there is metabolites that stay for a long time, nor Ibogaine, that may mitigate those effects and block those receptors.
    1:07:49 And we don’t really quite understand it yet.
    1:07:58 But I did have a thought, which is that when you look at the Yale food addiction scale, which is a validated metric for food addiction.
    1:08:00 Now, different people have various degrees, right?
    1:08:05 There are people who can’t stop eating sheet cakes, and there’s people who crave an ice cream once in a while.
    1:08:06 It’s not food addiction.
    1:08:16 But when you look at the data globally, 14% of adults and 12% of kids meet the criteria according to the Yale food addiction scale for food addiction.
    1:08:20 From ultra-processed food, from sugar, or refined carbohydrates.
    1:08:23 So I actually talked to one of the leading ribogaine researchers.
    1:08:32 I said, “It wouldn’t be interesting to do a pilot where we took people who had food addiction, and we gave them Ibogaine, and we saw what happened.”
    1:08:35 I mean, it could be fascinating, you know, it could shut that off.
    1:08:42 And maybe there’s going to be, and I think there will be, nor Ibogaine, which is a metabolite of Ibogaine that I think may be doing a lot of the effect,
    1:08:46 that’s something you can take on a daily basis, instead of Ozempic, for example.
    1:08:48 What I heard about Ibogaine is that the side effects are quite…
    1:08:53 Yeah, it can be quite significant, but the main side effect is a heart side effect.
    1:08:59 It increases something called the QT interval, which can put you into an arrhythmia, which can unfatal heart rhythm.
    1:09:02 And you have to be monitored when you’re taking it.
    1:09:10 But we found that if you take higher doses and even IV magnesium, which is actually what we use in the emergency room to treat arrhythmia,
    1:09:16 like if your heart’s beating like crazy and you’re going to die, we give you intravenous magnesium as the last resort.
    1:09:19 Well, you can pre-treat with magnesium, and that stops that phenomenon.
    1:09:21 So there’s a lot of ways to deal with it.
    1:09:29 But I do think we’re in a psychedelic era, and it’s really heartening to me because I think there’s so many problems as a doctor I can’t solve.
    1:09:35 You know, if someone has a health issue, but their trauma is controlling their behavior,
    1:09:42 and unless they deal with the trauma, it’s hard to address the things that they need to do to fix their behavior in their life, right?
    1:09:48 So if you’re traumatized because you were raped or had sexual abuse when you were a kid, you know, and I’ve had my own trauma.
    1:09:52 I had incest when I was a kid. I had, you know, kind of a rough childhood in many ways.
    1:09:53 Incest when you were a kid.
    1:10:03 Yeah. Yeah. So I’ve had to deal with this myself, and doing that has really helped me to kind of recover and repair my own emotional architecture
    1:10:07 and have a really a sense of security and safety, which I didn’t have before.
    1:10:11 Did you have symptoms of that trauma in your early life or your adult life?
    1:10:17 A hundred percent. You know, it was highly functional, obviously. I mean, I’ve doctor written many books in a lot of the world,
    1:10:21 but it was really affecting my way of being in relationships.
    1:10:24 Your sexual health or your sort of romantic?
    1:10:26 My sexual health, the more my romantic relationships.
    1:10:27 Okay.
    1:10:32 I mean, sometimes work relationships where I really developed a pattern.
    1:10:36 And it was also trauma that I had for my mother, who was a wonderful woman.
    1:10:38 She was a child of deaf parents.
    1:10:40 So she had to become their parent.
    1:10:44 And she basically was what you call a parentified child.
    1:10:45 And she was the adult.
    1:10:47 So she never had a childhood.
    1:10:49 And then she did the same thing to me.
    1:10:55 She made me her therapist because she was depressed and in bad marriages and chose men who were broken because she thought love was taking care of broken people.
    1:11:02 So I developed this place where I just felt this big hole in emptiness in my heart and I couldn’t really overcome that.
    1:11:05 And so I did a lot of work, did medicine journeys.
    1:11:08 I did a lot of different kinds of therapy.
    1:11:11 And I was able to really break through and release that.
    1:11:17 And when I did, it was like, it was like literally the programming changed.
    1:11:20 You know, I’ve got a little voice in your head all the time.
    1:11:27 Sometimes it’s a very annoying voice in your head and it just says stuff all the time that, you know, you just wish it wouldn’t.
    1:11:31 Or it dictates your behavior in certain ways that you wish it wouldn’t.
    1:11:36 I never thought this was possible, but literally that voice changed.
    1:11:39 And what it said changed and how it was in relationships changed.
    1:11:44 And it was physiologically different and I didn’t have that sense of trauma.
    1:11:50 And I had another friend who had the same thing and he had, you know, a mother who was a yellower and a screamer and it was traumatizing.
    1:11:55 Couldn’t tell the truth and wasn’t honest because he was afraid he was going to get attacked and hurt.
    1:11:59 And so he was that little boy and see this part of his brain that wasn’t working.
    1:12:10 And we helped him get MDMA therapy, which is, you know, MDMA is a compound that isn’t like a psychedelic, but it has effects on PTSD.
    1:12:15 And he said it’s like that part of his brain just turned off and he stopped having that feeling.
    1:12:21 And he was able to tell the truth and speak what he felt and, you know, it was powerful.
    1:12:28 And the symptoms that you experienced in your later life with relationships, what was that just like a bit struggling to find form attachments?
    1:12:32 You know, I had what was called an anxious attachment style.
    1:12:42 So basically, I was anxious about the relationship and wouldn’t be honest with how I felt or what I was doing.
    1:12:51 And it wasn’t like I was lying, like I’m lying, but omission or if I say how I’m feeling or what I want, then they’re going to leave me or they’re going to be gone.
    1:12:59 And so I developed this hole in this emptiness that affected my relationships and it was bad.
    1:13:09 So if my partner, for example, I’m just from this partner, she was a perfectionist and she really had a hard time opening up and she had an avoidant attachment style.
    1:13:16 So like one time I had seen in three weeks and she didn’t really want to connect or hug or be together and she’s like, “I can get used to you.”
    1:13:25 And I’m like, I just could feel this like visceral reaction of panic and fear and hurt and like, now I don’t have any of that.
    1:13:28 What was it that you did that fixed it?
    1:13:32 Do your work earlier. Your life is going to be difficult.
    1:13:43 I think I wish, you know, it’s like when I was sick with chronic illness and I had chronic fatigue syndrome and I had mold issues, Lyme disease, and I was so sick, you know.
    1:13:50 And it was, I didn’t have a roadmap, I didn’t have a path, you know, I didn’t know what to do.
    1:13:54 And so I was groping in the dark and finding a crumb here and a crumb there.
    1:14:01 And I would talk to this person, that person, I would patch together this whole approach that had finally allowed me to get well.
    1:14:08 And I wish I’d known now what I knew then it would have been better in a year, not 10 years, that it took me to get better or maybe even shorter.
    1:14:18 And if I’d done the work on myself when I was 20 and 30 and not waited until I was 50 and 60, I would have, you know, not prevented a lot of suffering.
    1:14:25 And so my advice to people is to, if you are struggling with any of these relational issues with yourself, there’s work to be done.
    1:14:34 There’s great, amazing paths out there to help look at things like Byron Katie’s, you know, work called the work, which is a way of looking at your own thoughts and your own, your own perspective.
    1:14:41 There’s so many things that you can do. Psychedelic medicine, MDMA assisted therapy, psilocybin assisted therapy, it’s coming.
    1:14:43 It’s not available to everybody yet, but it’s coming fast.
    1:14:47 I think maybe even this year the MD assisted therapy will be FDA approved.
    1:14:57 So I feel like, you know, everybody’s on their own journey, but you don’t have to stay stuck in the biological or psychological framework that you are now.
    1:15:03 Like there is a way to heal at any time, whether you’re 65 or 25.
    1:15:09 I think this is central to the concern of a lot of people have, but also the resistance is we kind of see ourselves as being fixed.
    1:15:15 Especially the older you get, you kind of assume both our health, our motivation, our trauma, our mind is all kind of fixed.
    1:15:23 This is who I am now. I can maybe act differently or whatever. I can learn tips and tricks to like, I don’t know, become better at sales or speaking.
    1:15:26 But fundamentally, my bullshit is my bullshit. It is me.
    1:15:27 Yeah, exactly.
    1:15:29 And that holds us kind of imprisons us.
    1:15:39 Yeah. So my message is, number one, we now have the science and technology and medicine to upgrade your biological software and reverse chronic disease, reverse your biological age.
    1:15:44 My biological age is 43, even though I’m 65.
    1:15:46 How do they know your biological age?
    1:15:58 Well, it’s a kind of fancy technology that looks at something called the epigenome, which is the above your genome, the regulator of your gene expression, which changes based on different insults and things in your life, whether it’s diet, toxins, lifestyle.
    1:16:01 So we can measure that now. So that’s what it was.
    1:16:07 So you can upgrade your biological software and you can upgrade your psycho emotional spiritual software.
    1:16:09 It’s really possible and I’ve seen it happen.
    1:16:18 I’ve seen it happen to many people. I think the psychedelic revolution is probably like a zempic for mental health, you know, but with a lot of side effects.
    1:16:32 I mean, there’s really incredible safety profile for these compounds. They’re really, really safe and they don’t really have side effects and you don’t need to use them that often to have the benefit.
    1:16:40 If you’ve seen my most recent post on LinkedIn, you probably have seen that I’m on a bit of a hiring spree at the moment across my company, Flight Group, trying to find the world’s best talent.
    1:16:48 And throughout these years of building these businesses, my first port of call for hiring has always been LinkedIn jobs, who are a proud sponsor of this podcast.
    1:16:51 This is because of two reasons. Number one, LinkedIn isn’t just another job board.
    1:16:59 It has a vast network of more than a billion professionals and quality candidates, which I believe makes it the best place to find and hire professionals you can’t find anywhere else.
    1:17:07 And number two, their process and features. LinkedIn is constantly finding ways to make the hiring process easier with super easy and intuitive features.
    1:17:16 Hiring is easy when you have that many quality candidates. In fact, 86% of small businesses get a qualified candidate within 24 hours through LinkedIn jobs.
    1:17:30 Post your job for free at linkedin.com/doac. That’s linkedin.com/doac to post your job for free right now. And of course, terms and conditions apply.
    1:17:36 When you think about biological age, if you were giving me some advice on lowering my biological age, I’m 31 now.
    1:17:37 You’re 31?
    1:17:38 I’m 31.
    1:17:39 I used to baby.
    1:17:43 I’d like to be 25 biologically or 21 biologically.
    1:17:47 I know you had Brian Johnson on the podcast. He probably gave me some advice.
    1:17:48 Yeah, he’s got a lot.
    1:17:53 If you eat breakfast and in my 11, go to bed at 8.
    1:18:01 No, no, when I speak to Brian Johnson, I have to buy some like $5,000 contraption and strap it to myself in the morning.
    1:18:04 They have two blades of grass for lunch.
    1:18:09 But the simple things that have had the biggest impact on your biological age, what are those?
    1:18:10 What’s the 80/20 on this?
    1:18:12 Yeah.
    1:18:13 Well, I wrote a book about it.
    1:18:14 Yeah, you did.
    1:18:15 It’s called Young Forever.
    1:18:16 Yeah.
    1:18:18 And it’s not that hard.
    1:18:22 You know, as we talked about the blue zones, it’s eat real food.
    1:18:31 I would say eliminate ultra-processed food, dramatically reduce or limit sugar and starch from your diet, flour, products particularly.
    1:18:32 Make sure you exercise.
    1:18:33 Yeah.
    1:18:41 So I think, you know, in terms of, and by the way, in terms of eating, just to make a few more points, give yourself 12 to 14 hours overnight from eating.
    1:18:43 First meal should be protein.
    1:18:45 And it should be 30 to 40 grams of protein.
    1:18:48 That’ll help you build muscle, which is the currency of longevity.
    1:18:57 So if you want to live long and be strong and be able to do stuff and not, you know, have trouble getting up out of a chair or tying your shoelaces, you need to build muscle.
    1:18:59 And that protein is critical in the morning.
    1:19:06 You need to have a phytochemically rich diet, which means lots of colorful vegetables, lots of good fats, and the right kinds of protein.
    1:19:08 So that’s, that’s pretty straightforward.
    1:19:09 And again, I’ve written lots of books.
    1:19:13 I talk about the diet in there, but it’s those are the sort of the main things in the young forever longevity diet.
    1:19:17 You talk about the 75% of your plate should be vegetables.
    1:19:18 Yeah.
    1:19:22 This point about limiting the protein to sort of 25% of your plate.
    1:19:26 Is there a risk in having too much meat products?
    1:19:29 Because this is, you know, this is a great interesting question.
    1:19:36 You know, we looked at, for example, the Plains Indians, like the Lakota at the turn of the last century in 1900s.
    1:19:38 They were the longest live population on the planet.
    1:19:42 They were 100 years old plus and all they ate was bison.
    1:19:44 That was their diet, pretty much.
    1:19:47 And a few berries and maybe a few things they could dig up from the ground.
    1:19:48 Well, they was bison.
    1:19:49 Pretty much.
    1:19:50 Yeah.
    1:20:02 They could eat the liver, they’d eat the organs, they’d have the bone marrow, they would eat the meat and they would have, I think, some, some veggies from the berries or roots or things that they would have.
    1:20:06 But it was very limited and they had lots of longevity.
    1:20:09 There, there’s, I mean, meat is a very nutrient dense food.
    1:20:15 So I think the challenge with meat, and this is a whole nother tangent that would take us an hour to go through.
    1:20:18 But, you know, vegan or it’s not vegan meat, not meat.
    1:20:21 Meat’s one of the most nutritionally dense foods on the planet.
    1:20:24 It’s the best source of protein to build muscle.
    1:20:29 And we should be eating regeneratively raised meat, which is hard to find.
    1:20:32 But there’s places like Forced of Nature where you can get it online.
    1:20:36 You can get elk, bison, venison and even beef.
    1:20:41 And, and you can eat good quality fish, pastries, chicken.
    1:20:47 You know, we need that kind of protein, particularly as we age to build muscle, because we get something called anabolic resistance.
    1:20:53 Our bodies resist building muscle and you need more protein and you need more exercise.
    1:21:01 And, and so, you know, the, the amount of meat depends on what you’re doing and your size and your, your, your lifestyle.
    1:21:07 So if you’re very active and you want to build muscle and you want to lift weights and you want, which you should,
    1:21:14 you probably need between, you know, half to a gram per pound of protein per day.
    1:21:16 That’s, that’s more than people think.
    1:21:21 So the way we sort of say protein needs is based on deficiency diseases.
    1:21:26 So the recommended dietary allowance is 0.8 grams per kilo.
    1:21:29 I’m talking about double that.
    1:21:34 Now, 0.8 grams is the amount that you need to prevent a protein deficiency disease,
    1:21:37 not how much you need for optimal health and functioning.
    1:21:40 So you need to be able to have the right protein at the right time.
    1:21:45 You also need fast and times not have protein so your body can heal and repair.
    1:21:47 But it’s, it’s like Goldenach’s phenomena.
    1:21:48 You need both.
    1:21:52 And so I would say, depending on your activity level and how much you’re doing, you need more.
    1:21:57 But, you know, roughly about, you know, 30 grams, three times a day, which is not that much.
    1:22:01 You know, I, I just had a bag of Bill Tong, which is a little bag of beef, right?
    1:22:02 It’s like beef.
    1:22:03 Yeah.
    1:22:04 It’s a South African, like beef jerky.
    1:22:06 And I was like, after I ate, it was like, uh, looked at the package.
    1:22:08 I was like, Oh, it’s only, it’s 32 grams.
    1:22:10 So I had 32 grams of protein for lunch.
    1:22:11 Right.
    1:22:12 That’s hard.
    1:22:14 I could have a 30 or 40 gram protein shake what I had this morning.
    1:22:17 That’s, I’m already at like, you know, 70 grams.
    1:22:20 So I think the body needs that protein.
    1:22:22 So I think food is really important.
    1:22:26 And I talk about how to activate longevity switches with food and phytochemicals in the book.
    1:22:28 The resistance training is really key for longevity.
    1:22:31 So if you, if you, if you want to do cardio, that’s great.
    1:22:33 And I think we need to both.
    1:22:38 But, but string training three times a week, minimum 20 minutes is the key to health and longevity.
    1:22:40 It will keep your muscles strong.
    1:22:43 It’ll prevent what we call sarcopenia, which is muscle loss.
    1:22:46 One of the biggest things that happens as you get older, you lose muscle.
    1:22:52 And that leads to metabolic issues, inflammation, prediabetes, you know, just all kinds of health consequences.
    1:22:53 Sugar.
    1:22:54 Oh, yeah.
    1:22:55 I said, yeah, we’re the sugar.
    1:22:56 Okay.
    1:22:57 What about artificial sugars?
    1:22:58 Like in artificial sweeteners?
    1:22:59 Yeah.
    1:23:02 I mean, there’s so much, you know, the debate about this.
    1:23:04 I was actually reading a couple of papers yesterday, Stephen.
    1:23:07 And I was, because I was not related to this with something else I was working on.
    1:23:12 And there were these two papers that were basically discounting the fact that artificial sweeteners
    1:23:14 had any bad impact on health.
    1:23:16 And I was like, oh, interesting.
    1:23:18 Because, you know, I, there’s some biology around this.
    1:23:22 And I, and I, and I said, let me see who funded this study.
    1:23:30 And it says, this study was entirely funded by the American Beverage Association, formerly known as the American Soda Pop Association.
    1:23:31 Oh, wow.
    1:23:41 And the other study was a similar study said funded by so-and-so who’s funded by Coca-Cola and who works for the International Sweeteners Association.
    1:23:43 So follow the money.
    1:23:47 Is it better than drinking soda?
    1:23:48 Yes.
    1:23:49 Is it better than drinking water?
    1:23:50 No.
    1:23:52 Are there potentially untoward consequences?
    1:23:55 I think so, because of its effect on the microbiome and other things.
    1:24:02 So if you’re asking, what are the things to do for my biological age, how I eat, is exercise, it’s, it’s community.
    1:24:06 So I really focused on community, friends, relationships, love.
    1:24:07 It’s like medicine.
    1:24:08 Love is medicine.
    1:24:11 And also making sure that I manage stress.
    1:24:12 I meditate.
    1:24:16 I mean, I like this app called NuCom, which basically is like a binaural beats.
    1:24:19 And I put it on and it just takes you into a altered brainwave state.
    1:24:24 And, you know, having fun, man, having fun is okay.
    1:24:26 Longevity, enjoying life.
    1:24:27 Yeah.
    1:24:29 It makes life worth living as well, doesn’t it?
    1:24:30 I guess.
    1:24:31 Yeah.
    1:24:33 I mean, we talk about longevity a lot, but I guess you have to like the life you live.
    1:24:34 Exactly.
    1:24:35 Yeah.
    1:24:36 It has to be fun.
    1:24:37 Exposem.
    1:24:38 Exposem.
    1:24:39 Yeah.
    1:24:40 What is that?
    1:24:43 I mean, yeah, I never heard the word before.
    1:24:45 So the first time I heard it was researching you.
    1:24:46 Yeah.
    1:24:50 So it’s a scientific term that, you know, like your genome, right?
    1:25:01 Your metabolome, your microbiome, your exposome is the sum total of everything that you’ve been exposed to in your life and how it’s impacted your biology in this moment.
    1:25:06 So it’s really interesting thing about this, though, that I was particularly interested in was that this includes.
    1:25:08 This includes what’s happened to your ancestors.
    1:25:09 Yeah.
    1:25:10 Yes.
    1:25:12 Well, the epigenetics is really fascinating.
    1:25:17 But the exposome, just to quickly define it, and I’ll lump back to the ancestor thing in a minute.
    1:25:19 But the exposome is what you eat.
    1:25:20 It’s exercise.
    1:25:26 It’s your thoughts, your feelings, your microbiome, environmental toxins, everything, your relationships.
    1:25:28 All of that is your exposome, right?
    1:25:31 So all that influences your expression of your genes.
    1:25:39 And it turns out that 90% of disease is related to the exposome, not the genome, which is a good news because we have control over that.
    1:25:43 So how the things that happen to us impact the expression of our genes.
    1:25:44 Exactly.
    1:25:46 And how it affects our biology, right?
    1:25:47 How it sends them on and off.
    1:25:48 Yeah.
    1:25:52 Turning on and off genes, it regulates our hormones, our brain chemistry, our microbiome, everything, right?
    1:25:56 It’s everything you’re exposed to determines the quality of your life and your health.
    1:26:05 In terms of ancestral effects, there’s a phenomenon called epigenetics, which is how we measure biological age, which is the effect of this.
    1:26:08 Think of your genes as the keys on a piano.
    1:26:10 There’s 88 keys.
    1:26:12 And you can create any kind of music from that.
    1:26:13 Think about that.
    1:26:17 You can create classical music, rock music, jazz, rock, ragtime, reggae, whatever you want.
    1:26:20 And it’s just 88 keys.
    1:26:28 The epigenome is the piano player that controls the songs of your life.
    1:26:41 And it is determined by your life experience and what you do and what you eat and how you think and your stress level and your relationships and your gut microbiome.
    1:26:43 Everything is affecting this in real time.
    1:26:45 And it’s a dynamic process.
    1:27:00 So we now know that using different interventions of lifestyle or diet or various supplements that you can reverse your biological age, that you can turn back the biological clock, that you can get biologically younger as you get chronologically older.
    1:27:02 And so it’s really exciting research.
    1:27:18 There’s even scientists from Japan who won a Nobel Prize finding these transcription factors that regulate our gene expression that can be inserted into us and reprogram our genes and our epigenome to become younger.
    1:27:22 In other words, can create an original stem cell, what we call a pluripotent stem cell.
    1:27:27 So it’ll take back the clock all the way back to embryonic like Benjamin Button all the way back.
    1:27:32 Now you don’t want to go all the way back, but we have these systems built in us.
    1:27:39 And so we now can actually regulate this through epigenetic behavior changes that we know work.
    1:27:41 And there are drugs that do this too.
    1:27:43 There are pyrochemicals that do this.
    1:27:45 So it’s a new era of study.
    1:27:49 Do you believe that we inherit the trauma of our ancestors?
    1:27:51 I don’t think it’s a belief, Stephen.
    1:27:52 The data is really clear.
    1:28:02 If you look at Holocaust survivors, their children have way more issues in terms of psychological stress, anxiety, 9/11.
    1:28:05 There are a lot of women pregnant during 9/11 in New York City.
    1:28:13 And those offspring have reprogrammed genetics based on the trauma that their mothers experienced during that time.
    1:28:15 And those can be measured.
    1:28:21 Different genes are expressed, different pathways are expressed that cause, for example, a higher level of anxiety.
    1:28:28 Decreased ability to process the stress hormones and many other phenomena that happen that are programmed epigenetically.
    1:28:36 We know that if you take in animal studies, if you take a, for example, glyphosate, which is sprayed on 70% of all crops, it’s a weed killer roundup.
    1:28:38 We call it in this case.
    1:28:47 If you give it to, let’s say, a grandmother mouse, but not to the daughter and not to the granddaughter or grand, whatever kid.
    1:28:49 I don’t know what you call grand kid mice.
    1:28:59 Anyway, that there will be changes three generations down caused by that toxin that that original ancestor was exposed to.
    1:29:07 They will cause increased cancer, metabolic issues, kidney issues, a whole series of phenomena that are caused by epigenetic changes.
    1:29:16 So if you spray the grandmother and then she has one generation of kids and then the next generation of kids are still impacted by spraying the grandmother.
    1:29:19 Yeah, so you might have heard of Lamarck. Have you heard of Darwin?
    1:29:20 Darwin.
    1:29:31 Okay, I heard of Darwin. Darwin basically had the theory of evolution, which is that species evolve through natural selection and they change slowly based on environmental pressures.
    1:29:33 Over time, they change their genes.
    1:29:38 Lamarck basically said you can change genes and hear things very quickly.
    1:29:41 And so they were kind of both right in a sense.
    1:29:51 Lamarck was more talking about epigenetics and Darwin was talking more about genetic evolution mutations over time, which, you know.
    1:29:52 Both are true.
    1:29:59 Both are true and neither of them knew about genes, but they were both observing phenomena that are explained by exactly what I’m talking about.
    1:30:07 What is the most important thing you’ve discovered through your years of work as it relates to longevity and health and all of that that we haven’t talked about?
    1:30:16 We spend so much time being human doings and not being human beings.
    1:30:21 And the thing that I observed in the Blue Zones was there was a lot of being going on.
    1:30:31 There was a lot of just being, you know, and how important slowing down is to actually savor the things that really matter that make life beautiful.
    1:30:39 I was with two Italian ladies that were taking me around these tour guides and we were driving down out of this little village on the side of this mountain.
    1:30:46 And literally this car stops in front of us and just stops and kind of stops us and waves and says, “Get out of the car.”
    1:30:48 And they’re like, “Okay, what’s going on?”
    1:30:49 So we got out of the car.
    1:30:50 It was an old man.
    1:30:53 He was relatively young by Sardinian standards.
    1:30:56 He was 86 and named Carmine.
    1:31:03 And he said, “Come.” And we sat down on the side of the stone wall on the side of the street and we talked for two hours.
    1:31:04 He talked about his life.
    1:31:05 He asked me questions.
    1:31:08 We were talking about philosophy, politics, religion.
    1:31:10 What it was like when he was younger.
    1:31:17 And then he took me on a tour of his farm and showed me his sheep and the olive trees and the fig trees and the vegetables he was growing.
    1:31:19 And I couldn’t keep up with him.
    1:31:20 He ran up the hill.
    1:31:21 I was like, “So fit.”
    1:31:23 And, you know, he told me the story of his life.
    1:31:25 You know, when was the last time someone did that?
    1:31:28 They might give you the finger if you stop in front of them.
    1:31:33 And we don’t have this sort of value system anymore.
    1:31:39 The values, you know, deep relationships and deep conversations and deep connection.
    1:31:41 And that’s what you’re doing.
    1:31:43 You’re creating a space for deep connections.
    1:31:52 And, you know, you’ve got to know me in these last two hours in ways that, you know, most people don’t because you’ve asked questions and you spend time.
    1:31:53 And you’re curious.
    1:31:56 And I’ve been feeling safe to share it with you.
    1:31:59 And like, you know, I haven’t said a lot of stuff in public before.
    1:32:03 And so it’s really something beautiful that can come out of that.
    1:32:06 And then I feel, oh, if somebody sees me, I’m seen, I’m heard.
    1:32:08 And that’s a powerful medicine.
    1:32:10 So being seen is a powerful medicine.
    1:32:12 Love is a powerful medicine.
    1:32:15 Connection belonging is powerful medicine.
    1:32:19 I wonder how the lives we live now are really changing our brains as well.
    1:32:23 You know, we talk about ADD and ADHD and autism, all these kinds of things.
    1:32:28 But, you know, the pace at which I live my life at, I often think, I think I’m developing a disease.
    1:32:30 Yeah, 100%.
    1:32:31 100%.
    1:32:35 I mean, I just got back from, from Patagonia.
    1:32:37 And, you know, I do a lot of stuff.
    1:32:39 I have multiple companies, businesses.
    1:32:40 I have a clinic.
    1:32:41 I have patients.
    1:32:43 I constantly dealing with a million things every day.
    1:32:48 And, you know, I do, I feel like something that I have ADD.
    1:32:52 And I was in there in Patagonia, in the middle of nowhere.
    1:32:53 There’s no cell service.
    1:32:54 There’s no Wi-Fi.
    1:32:59 There’s just mountains, nature in me and my wife.
    1:33:03 We hiked for 10, 12 hours a day, sometimes more.
    1:33:06 And I felt my nervous system completely changed.
    1:33:08 And I realized I don’t have ADD.
    1:33:12 I have NDD, which is nature deficit disorder.
    1:33:13 Yeah.
    1:33:15 You know, and I felt everything calmed down.
    1:33:17 I felt everything kind of settle.
    1:33:20 I saw my heart rate variability, which is a metric that we can measure
    1:33:23 that checks our stress response, double.
    1:33:27 And I’m like, oh God, you know, like, and I don’t think of myself as stress,
    1:33:31 but it’s like, it’s just this phenomenon from being in our society.
    1:33:36 And it takes a will to stop and pause and breathe and to go slower
    1:33:38 and to, you know, smell the roses.
    1:33:41 It’s a cliche, but it’s really, it’s a thing.
    1:33:46 My friend, one of my best friends called Dom, he, we used to roast him a little bit
    1:33:48 because his heart rate variability was very, very low.
    1:33:51 And so we, he was being roasted for a couple of weeks on end, couple of months
    1:33:55 really, because we all have this like heart rate variability league table.
    1:33:58 And, and then he went on his honeymoon from month to Australia.
    1:33:59 Yeah.
    1:34:03 And his heart rate variability went from like something like 20 or 30 to 140.
    1:34:04 Wow.
    1:34:07 And all that was happening was he was basically just spending his time in nature
    1:34:10 in the sunshine as well, which is an important factor.
    1:34:13 And now, and since then is he’s managed to maintain his heart rate variability
    1:34:16 predominantly by staying out in nature.
    1:34:17 And I thought, God, that’s so interesting.
    1:34:18 Yeah, yeah.
    1:34:21 But it like regulates our immune system in such a profound way.
    1:34:22 It does.
    1:34:25 You, before the conversation started, we were talking very excitedly
    1:34:27 about your new company called Function.
    1:34:28 Yeah.
    1:34:29 It sounds incredibly exciting.
    1:34:34 For someone that’s curious about Function, what is it and where can they find it?
    1:34:40 So, you know, most of us don’t have access to what’s happening under our skin, right?
    1:34:42 We have to go to the doctor.
    1:34:43 We have to get an appointment.
    1:34:46 We have to hope they order the right tests.
    1:34:49 We have to hope that they know how to interpret the important tests.
    1:34:51 We hope they’ve kept up with the science.
    1:34:53 We hope they are, you know, doing all the right things.
    1:34:55 But the truth is they’re not.
    1:35:01 And medicine is unfortunately delayed in its adoption of new science.
    1:35:07 And so Function is really an attempt to help you get access to your own biology,
    1:35:12 to be the CEO of your own health, to create a health database of your own data
    1:35:14 that will take everything.
    1:35:18 Eventually, right now, it’s your blood tests, but eventually your biosensor data,
    1:35:24 your whole genomics, all your medical records, imaging data, your metabolome,
    1:35:29 your microbiome, and interpret all that in a way that helps you get a personalized
    1:35:32 picture of what’s going on in real time with your biology.
    1:35:39 And then through evidence-based science and through the influence of expert opinion
    1:35:45 that also has value, and through the wisdom that comes from the patterns in your own data,
    1:35:50 being able to create a personalized roadmap for your health over time.
    1:35:52 And it’s not a one-time test.
    1:35:58 It’s being a member of Function allows you twice your testing for $499.
    1:36:00 You get over 110 biomarkers.
    1:36:01 You track them over time.
    1:36:02 You see the changes.
    1:36:04 And what we’re seeing, Steven, is striking.
    1:36:07 We’re doing tests that are not part of your regular checkup, right?
    1:36:09 We’re doing, for example, for cholesterol.
    1:36:12 We’re doing lipoprotein fractionation, which looks at the particle number and size.
    1:36:14 It’s less than 1% of all cholesterol tests.
    1:36:19 It was discovered 40 years ago, but 99% of people don’t get it, right?
    1:36:22 And it tells us that 95% have problems with that.
    1:36:26 89% have small particles, which shows poor metabolic health.
    1:36:31 We’re seeing 46% of people have inflammation with a high C-reactor protein.
    1:36:35 We’re seeing 13% have autoimmune thyroid diseases undetected.
    1:36:38 We’re finding cancers that nobody found through liquid biopsies.
    1:36:41 We’re finding that 67% have nutritional deficiencies.
    1:36:44 And this is a very helpful population because we’re still in beta.
    1:36:48 And we’re seeing that they didn’t even know we’re affecting their health.
    1:36:50 So I had a sort of elite athlete, for example.
    1:36:53 It was great, but he had low iron, and he had low vitamin D, and he had low B vitamins.
    1:36:56 And it was affecting his performance, so it was like he had a disease.
    1:37:04 So we’re able to map this for people and provide a basic AI co-pilot for your health based on the learnings.
    1:37:09 And AI is a scary thing for people, but the truth is that in medicine, it’s the best use case.
    1:37:13 Would you rather have a dermatologist who’s seen a few thousand lesions look at your skin
    1:37:17 and see if it’s a cancer or not, or an AI that sees billions of lesions
    1:37:19 and can actually know what’s really going on?
    1:37:24 So we’re going to be able to do this in a very safe way for you to own your data
    1:37:26 and you can personalize your approach.
    1:37:28 You can upgrade your biological health.
    1:37:31 You can do that biological upgrade that I talked about.
    1:37:33 And you can share the data with your doctors.
    1:37:35 And it’s going to, I think, transform medicine.
    1:37:40 And right now, we’ve just started in beta, but we have almost 30,000 members.
    1:37:44 We’ve had seen over 3 million data points of people’s biology.
    1:37:47 We have this available now at functionhealth.com.
    1:37:53 If you go to functionhealth.com/mark, you can learn more about it
    1:37:57 and you can get off the wait list and get to see, because we have 100,000 people on the wait list,
    1:37:59 and get to learn about your own biology.
    1:38:01 And what people are discovering is really life changing for them.
    1:38:02 I’m very excited for you.
    1:38:07 And it’s so wonderful to see how AI is creating new opportunities within health and wellness
    1:38:09 that weren’t previously available.
    1:38:13 So it’s all been happening over the last sort of 12 months in the world of AI.
    1:38:18 And from our hope, some incredible solutions emerged that bring down the cost and access,
    1:38:20 the cost to access of healthcare.
    1:38:21 Well, that’s the thing.
    1:38:23 It’s so affordable for most people.
    1:38:25 It’s like less than you spend on a cup of coffee every day.
    1:38:27 It’s like a dollar or 30 something a day.
    1:38:30 And for most people, that’s affordable.
    1:38:31 Some people are not.
    1:38:36 But when you think about what’s your wealth, your health is your wealth.
    1:38:40 Like I said earlier in the podcast, a healthy man wants many things.
    1:38:41 A sick man wants one thing.
    1:38:45 I think it’s the Chinese proverb, right?
    1:38:47 You have an incredible podcast called The Doctor’s Pharmacy,
    1:38:50 which is one of the top health podcasts where you discuss the sort of intersection
    1:38:53 between health, food and policy, which I recommend everyone to go and check out.
    1:38:54 You’ve written a lot of books.
    1:38:55 A lot.
    1:38:56 19, too many.
    1:38:57 I think I’m done for a minute.
    1:38:59 I’m going to recommend one and then I’ll let you recommend another one.
    1:39:00 Yeah, yeah.
    1:39:01 Which one would you recommend?
    1:39:02 If you had to recommend one.
    1:39:04 Young Forever is my latest book.
    1:39:10 And it’s where I poured my entire knowledge base and tips and ideas and strategies
    1:39:11 about how to optimize your health.
    1:39:12 And is that just for longevity?
    1:39:15 For any area of health that you have issues with, it’s powerful.
    1:39:18 I was going to recommend that one as well, but I’m going to say Food Fix.
    1:39:19 Thank you.
    1:39:20 Because that book is fantastic.
    1:39:22 And that’s one of the ones.
    1:39:26 The book about longevity that you released recently, Young Forever, is a fantastic book.
    1:39:32 But the Food Fix book as well is really clarifying for a lot of people that are probably confused about food.
    1:39:35 We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next,
    1:39:37 not knowing who they’re leaving it for.
    1:39:41 And the question that’s been left for you is interesting because it’s a little bit similar to what I asked you earlier,
    1:39:44 but with a slight variation.
    1:39:50 What is the most interesting and revealing question Steve should have asked you but didn’t?
    1:39:52 Oh, and this is for the next guest?
    1:39:55 Yeah, this was left for you and they didn’t know who they were leaving it for.
    1:39:56 Oh, I see.
    1:39:59 Okay.
    1:40:04 I would say, you know, who were the biggest influences in my life, living or dead?
    1:40:10 So, Mark, who are the biggest influences?
    1:40:13 But you’re going to have to answer now because people are wondering.
    1:40:18 So, I would say living is a gentleman who’s an unsung hero.
    1:40:22 A man named Jeffrey Bland who’s an nutritional biochemist studied with Linus Pauling,
    1:40:28 who won two Nobel Prizes, really the father of nutritional science in the modern way,
    1:40:32 who really established this field of functional medicine.
    1:40:37 And he’s a nutritional biochemist, but he’s a genius.
    1:40:39 He’s a synthesizer.
    1:40:44 So, every time I would see him for decades, he would have a pile of scientific papers this thick,
    1:40:46 like, you know, a foot thick, carrying with him all the time.
    1:40:49 And he would hoover those things up.
    1:40:57 And he synthesizes it and he’s seen patterns in that data for decades that have presaged the revolution we’re seeing now in medicine.
    1:41:04 So, most things I talked about today, he basically understood by seeing the intersections across specialties.
    1:41:08 So, he’s sort of a polymath in science and he influenced my work.
    1:41:11 He saved my life personally by learning about this model.
    1:41:15 I was able to save my help. He’s helped me help millions of people.
    1:41:17 So, he’s a huge influence.
    1:41:23 The other, I think, main influence in my life was Henry Thoreau, who was a transcendentalist.
    1:41:28 He lived in the 1800s, wrote a book called Walden. I don’t know if you’ve heard about it, but it’s a profound book.
    1:41:30 It was basically a guy who —
    1:41:31 Walden.
    1:41:32 Walden.
    1:41:33 How do you spell that?
    1:41:34 W-A-L-D-E-N.
    1:41:43 And it’s a classic book about this man in the 1800s who went and lived on a lake outside of Boston, Walden Pond,
    1:41:48 and lived there by himself in a cabin with nothing, almost, and wrote about it.
    1:41:55 And he had this beautiful way of writing and describing nature and life and philosophy.
    1:42:01 And it really also included a lot of Eastern philosophy embedded in it, which I didn’t realize at the time.
    1:42:06 And so, that book really impacted my childhood profoundly.
    1:42:09 Dr. Mark Hyman, thank you so much for taking the time today.
    1:42:12 And thank you for all of your wisdom and honesty and openness.
    1:42:17 It’s incredibly important. And the work you’ve done over the last couple of decades has changed lives, saved lives.
    1:42:21 And in more so than I think you’d probably ever realize, and more so than we could ever count.
    1:42:22 So thank you for that.
    1:42:23 Thank you.
    1:42:28 It’s incredibly noble and worthy cause that you’ve been on but are on as well with Function and all that’s going to come with that.
    1:42:29 So I wish you the very, very best of luck.
    1:42:30 Thank you so much.
    1:42:31 Thank you so much for your time.
    1:42:35 How do you guys manage your stress?
    1:42:37 This month is Stress Awareness Month.
    1:42:41 And it’s a topic that I’m super passionate about, and we talk about a lot on this podcast.
    1:42:45 I personally manage my stress by prioritizing my health and well-being.
    1:42:50 Going to the gym is my number one form of therapy, and I couldn’t be without those two things.
    1:42:54 As you guys know, Woop is a sponsor of this podcast, and I’m an investor in the company as well.
    1:42:59 For those of you that don’t know, Woop actually created a stress monitor within this device.
    1:43:03 Now, only does this help me to identify periods of high stress in real time throughout the day,
    1:43:08 but it also provides me with the tools I need to deal with stressors as they come up throughout the day.
    1:43:15 And it’s based on scientifically backed breathing exercises and research that’s been developed by leading neuroscientists.
    1:43:19 It’s a feature that has been game-changing for me, and I highly recommend.
    1:43:26 If you’re someone that’s looking to manage your stress levels, then head over to join.woop.com/ceo,
    1:43:31 where we’ll give you 30 days risk-free and zero commitment to try Woop.
    1:43:32 Let me know how you get on.
    1:43:56 [outro music]
    Here is the translated text in Vietnamese:
    Bạn nghĩ gì về sữa?
    Điều đó có vấn đề.
    Sữa hiện tại không phải là thứ chúng ta nên tiêu thụ.
    Có thể bạn không biết điều này nhưng…
    Thật là điên rồ.
    Tiến sĩ Mark Hyman!
    Một trong những bác sĩ hàng đầu thế giới về y học chức năng
    và là chuyên gia giúp mọi người hiểu
    cách họ có thể sống cuộc sống dài và khỏe mạnh nhất.
    Bạn nghĩ gì về tác động của ông ấy?
    Chúng ta đang gặp vấn đề béo phì nghiêm trọng
    và không có giải pháp tốt nào.
    Vì vậy, có một cái gì đó xuất hiện làm bạn giảm cân.
    Đó là một điều rất hấp dẫn.
    Nhưng hồ sơ tác dụng phụ của điều này thì đáng sợ.
    Mọi người không nhận thức được rằng…
    Nhân tiện, họ đang nghĩ đến việc cho trẻ em năm tuổi dùng nó,
    điều này thật đáng sợ.
    Nhưng chúng ta sống trong một môi trường độc hại khi nó có khả năng kích thích
    các loại thực phẩm chế biến cao có tính chất gây nghiện,
    đó là lý do tại sao 93% chúng ta có một số vấn đề chuyển hóa.
    Chúng ta biết rằng nó gây ra các vấn đề sức khỏe tâm thần,
    trầm cảm, lo âu, ADD, bạo lực súng ống.
    Nó giết chết 11 triệu người mỗi năm.
    Nhưng đây không phải là những vấn đề không thể tránh khỏi.
    Vì vậy, ví dụ, tôi có một đứa trẻ mắc ADD rất nghiêm trọng
    đến nỗi bạn không thể đọc được chữ viết tay của nó ở tuổi 12.
    Nhưng sau hai tháng, nó từ có triệu chứng ADD nặng trở thành xuất sắc ở trường.
    Và có rất nhiều điều bạn có thể làm.
    Nhưng mọi người phải hiểu rằng bạn không thể
    sử dụng ý chí để kiểm soát hành vi ăn uống của mình.
    Đó là một vấn đề về giáo dục.
    Ví dụ, nếu bạn ăn đường vào buổi sáng,
    ngũ cốc, bánh pancake, bánh bagel,
    đó là điều tồi tệ nhất mà chúng ta có thể làm.
    Tập luyện tăng cường ba lần một tuần,
    20 phút là rất quan trọng cho sự trường thọ.
    Và điều này thật sự quan trọng.
    Chúng tôi gọi đó là 5 F để có sức khỏe.
    Nhưng hầu hết chúng ta làm điều ngược lại.
    Vì vậy, chúc mừng nhóm Diroverseer.
    Chúng tôi đã đạt được một số tiến bộ.
    63% trong số các bạn nghe podcast này thường xuyên
    không đăng ký, giảm từ 69%.
    Mục tiêu của chúng tôi là 50%.
    Vì vậy, nếu bạn từng thích bất kỳ video nào mà chúng tôi đã đăng,
    nếu bạn thích kênh này, bạn có thể giúp tôi một việc nhanh chóng
    và nhấn nút đăng ký không?
    Điều đó giúp kênh này nhiều hơn bạn nghĩ,
    và kênh càng lớn, như bạn đã thấy,
    khách mời càng lớn.
    Cảm ơn bạn và tận hưởng tập này.
    [music]
    Mark, nếu ai đó vừa nhấn vào podcast này,
    bạn có thể cho tôi biết tại sao họ nên ở lại và lắng nghe không?
    Câu hỏi hay.
    Câu hỏi hay.
    Câu trả lời khá đơn giản.
    Bạn sẽ có một cái nhìn
    về tương lai của sức khỏe của bạn
    và tương lai của chính y học
    và cách nghĩ về mọi thứ,
    cách bạn suy nghĩ về sức khỏe của mình,
    cách bạn suy nghĩ về các triệu chứng bạn có
    hay bệnh tật bạn hoặc các thành viên trong gia đình bạn mắc phải,
    cách bạn nghĩ về việc tối ưu hóa sức khỏe của mình.
    Bạn sẽ có một cái nhìn về thế hệ tiếp theo
    của tư duy về sự chuyển mình trong mô hình này
    tương tự như Columbus nói trái đất không phẳng
    hay Galileo nói trái đất không phải là trung tâm của vũ trụ.
    Đây là những thay đổi mô hình khoa học lớn
    hay lý thuyết tiến hóa của Darwin.
    Hãy nghĩ về vật lý vào đầu thế kỷ trước
    và những gì đã thay đổi với những khám phá của Einstein
    và thuyết tương đối.
    Chúng ta hiện đang ở giai đoạn đó trong sinh học
    khi chúng ta hiểu lần đầu tiên
    trong lịch sử khoa học và y học
    các quy luật tự nhiên của sinh học và cách cơ thể hoạt động.
    Y học chức năng là gì?
    Tôi đã nghe thấy từ này trước đây,
    nhưng tôi chưa bao giờ thực sự hiểu định nghĩa gốc.
    Tôi không đặc biệt thích từ này,
    nói thật với bạn, Stephen.
    Tôi nghĩ nó có những hàm ý hơi khó hiểu cho mọi người,
    nhưng về cơ bản, cách tôi mô tả là
    một cách mới để tư duy
    về việc giải quyết câu đố của bệnh mãn tính,
    nhìn vào nguyên nhân gốc rễ,
    nhìn cơ thể như một hệ thống, một mạng lưới.
    Đó là y học của việc tại sao chứ không phải bạn mắc bệnh gì
    và tại sao bạn mắc bệnh đó.
    Đó là khoa học của việc tạo ra sức khỏe.
    Chúng ta tạo ra sức khỏe như thế nào?
    Những thứ nào là trở ngại cho sức khỏe?
    Chúng ta loại bỏ những thứ đó như thế nào?
    Và các thành phần cho sức khỏe là gì
    và chúng ta cung cấp chúng như thế nào?
    Và đó không phải là một danh sách quá lớn.
    Chúng ta là những sinh vật sinh học, đúng không?
    Vì vậy, y học chức năng là một cách tư duy có hệ thống.
    Đó là một hệ điều hành hoặc phương pháp,
    một cách tiếp cận, hãy gọi là như vậy,
    để bóc tách tất cả sinh học của bạn và tất cả các yếu tố đầu vào.
    Chúng tôi gọi đó là exposome,
    và hiểu rõ câu chuyện cá nhân của bạn
    và cá nhân hóa phương pháp chẩn đoán và điều trị.
    Vì vậy, chúng tôi luôn nói trong y học chức năng,
    bạn có thể có một nguyên nhân tạo ra nhiều bệnh
    hoặc một bệnh có thể có nhiều nguyên nhân.
    Vì vậy, ví dụ,
    gluten có thể gây ra mọi thứ từ loãng xương
    đến tự kỷ, đến hệ thần kinh, đến viêm khớp dạng thấp,
    đến thiếu máu, đến rụng tóc, alopecia.
    Ý tôi là, nó có thể gây ra một triệu thứ,
    và đó chỉ là một sự kiện kích hoạt.
    Hoặc bạn có thể có một bệnh như trầm cảm
    có thể do nhiều nguyên nhân.
    Trầm cảm là một triệu chứng, đúng không?
    Nó không phải là sự thiếu hụt prozac, đúng không?
    Nó là do nhiều yếu tố gây ra.
    Có thể bạn đã trải qua một chấn thương lớn hoặc một tổn thất.
    Có thể bạn bị thiếu vitamin D.
    Có thể bạn đang ăn gluten
    gây viêm trong não của bạn.
    Có thể bạn đã không dùng thuốc ức chế axit trong nhiều năm
    để điều trị trào ngược vì bạn có chế độ ăn sai,
    và điều đó gây thiếu vitamin B12.
    Điều đó gây ra trầm cảm,
    hoặc có thể vì bạn ăn nhiều sushi,
    và điều đó có thủy ngân.
    Điều đó gây ra trầm cảm.
    Hoặc có thể là vì bạn ghét sushi và cá,
    và bạn không ăn bất cứ cá nào,
    và bạn thiếu omega-3,
    hoặc có thể tôi đã kháng insulin trong bệnh tiểu đường.
    Điều đó có thể gây ra trầm cảm và viêm trong não.
    Vì vậy, trầm cảm chỉ là một cái tên chúng tôi đặt cho những người
    chia sẻ một bộ triệu chứng.
    Hầu hết các bệnh mà chúng ta gọi là béo phì
    hay tiểu đường hay bệnh tim hay ung thư,
    chúng thực sự không hữu ích để hiểu nguyên nhân gốc rễ thật sự.
    Chúng chỉ đang mô tả các triệu chứng.
    Nó chỉ là mô tả, đúng không?
    Vì vậy, y học chức năng là một mô hình rất khác.
    Nó cũng có thể được gọi là y học mạng.
    Có một cuốn sách giáo khoa từ Harvard do một bác sĩ resident ở Larkhazi viết về sinh học mạng lưới mà chúng ta đang có, và cách chúng ta cần suy nghĩ về các nguyên nhân đa chiều của bệnh tật. Có nhiều yếu tố. Không chỉ có một. Và can thiệp đa phương thức cũng không chỉ là một. Chúng ta đang tìm kiếm một phương thuốc duy nhất cho bệnh Alzheimer. Chúng ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy nó. Nhưng một nghiên cứu đã xem xét nhiều can thiệp về chế độ ăn uống, lối sống và tập thể dục cùng với việc điều trị tích cực các yếu tố nguy cơ đã cho thấy sự thoái lui của bệnh Alzheimer. Không phải một loại thuốc, mà là nhiều phương thức khác nhau để tối ưu hóa sức khỏe. Vì vậy, đối với tôi, đây thực sự là thời điểm thú vị nhất trong y học. Mô hình này đang diễn ra. Nó diễn ra nhanh chóng. Và nó đang được thúc đẩy qua khả năng của chúng ta trong việc thực hiện chẩn đoán phenomic sâu. Phenomics thực chất là sự thể hiện sinh học của bạn tại bất cứ thời điểm nào. Bộ gen của bạn là cố định, đúng không? Nhưng phenome của bạn chủ yếu là những gì cơ thể bạn thể hiện, liệu đó có phải là sức khỏe hay bệnh tật. Có bất kỳ trải nghiệm cá nhân nào đã khiến bạn hướng tới việc tập trung cuộc sống của mình vào sức khỏe và giúp đỡ mọi người không? Chắc chắn rồi. Ý tôi là, tôi luôn quan tâm. Tôi không biết tại sao. Tôi nghĩ tôi đã thăm chị mình tại Amherst College và vào phòng rau, ăn bánh mì nguyên cám với bơ đậu phộng và mật ong. Tôi đã nghĩ, điều này sẽ khiến tôi trở thành một người ăn chay. Vì vậy, tôi bắt đầu quan tâm đến nó. Sau đó, tôi đã nghiên cứu Phật giáo và cũng đắm chìm trong đó. Tôi nghĩ tất cả những điều đó đã được gieo vào tôi. Rồi tôi bắt đầu chuyên ngành về học tập và yoga, mà thực chất là khoa học của việc chữa lành tâm trí. Và Phật giáo là sự chữa lành tâm trí. Vì vậy, tôi luôn đắm mình trong đó. Nhưng có điều gì đó đã xảy ra sau khi tôi bắt đầu làm việc tại một nơi gọi là Canyon Ranch. Đó là một khu nghỉ dưỡng sức khỏe. Và tôi đã rất ốm. Tôi đã sống ở Trung Quốc và về cơ bản đã hít thở không khí chứa thủy ngân ở Bắc Kinh vào mùa đông. Tôi có một bộ lọc không khí. Tôi đã vệ sinh nó hàng ngày. Và bộ lọc không khí đó đầy thủy ngân vì nó ở dưới ánh nắng mặt trời. Nó ở trong than mà họ đốt. Họ đốt than đá trong thành phố. Tôi đã hít nó mỗi ngày. Và khi tôi trở về từ Trung Quốc, có một điều gì đó đã xảy ra. Tôi bị nhiễm trùng ruột và hệ thống của tôi đã sụp đổ. Một ngày tôi đạp xe 100 mile một ngày. Ngày hôm sau tôi không thể đi lên cầu thang. Một ngày tôi có 30 bệnh nhân và tôi có thể nhớ từng tên và câu chuyện của mọi người mà không cần ghi chú và truyền đạt mọi thứ vào cuối ngày mà không gặp vấn đề gì, cho đến khi tôi không thể nhớ tôi đang ở đâu vào cuối một câu so với nơi tôi bắt đầu. Và tôi không thể đọc sách cho các con tôi nghe và thực sự hiểu nó. Tôi có thể đọc nó và cố gắng hiểu hoặc tôi có thể đọc nó lớn tiếng và không biết mình đang nói gì. Não tôi đã ngừng hoạt động. Hệ miễn dịch của tôi cũng không hoạt động. Ruột của tôi đã ngừng hoạt động. Toàn bộ cơ thể tôi đã sụp đổ. Tôi đã phát triển hội chứng mệt mỏi mãn tính và cảm giác như tôi đang đi qua bùn. Và tôi đã mất nhiều năm để tìm ra cách hồi phục, những năm đầu tiên. Và tôi đã được giới thiệu về y học chức năng vào thời điểm đó. Tôi đã nghe về nó. Tôi đã nói rằng điều này hoặc là điên rồ hoặc là thiên tài. Và nếu điều đó là thật, tôi đã quyết định tìm hiểu xem nó có đúng với tôi, cho chính sự chữa lành của mình và cho các bệnh nhân của tôi không. Bởi vì nếu điều đó là đúng, mọi thứ sẽ khác biệt. Giống như việc phát hiện ra rằng trái đất không phẳng. Nếu điều đó đúng, thì mọi thứ là khác biệt. Và vì vậy tôi đã lao vào đó để chữa lành bản thân và sau đó tôi bắt đầu sử dụng nó cho các bệnh nhân của mình. Và cảm giác ốm đau đã thúc đẩy tôi bởi vì tôi rất rõ ràng rằng tôi không điên. Hội chứng mệt mỏi mãn tính được cho là một loại bệnh tâm lý. Và bây giờ dữ liệu rất rõ ràng. NIH vừa công bố một tài liệu lớn, tôi nghĩ là tuần trước, nói về các chỉ số sinh học và sinh học và miễn dịch học và rối loạn chức năng ti thể và viêm nhiễm và tất cả những điều sai trái. Và tôi biết tôi không điên và tôi biết tôi không bị tâm thần và tôi biết tôi không bị trầm cảm và tôi biết tôi không bị ADD và tôi biết tôi không có triệu chứng sa sút trí tuệ ở tuổi 36. Vì vậy, tôi thực sự phải hiểu sinh học của mình một cách nội bộ ở mức tế bào và phân tích lại cách trở về sức khỏe. Và điều đó đã buộc tôi, chỉ vì lí do sinh tồn, phải đào sâu vào khoa học về những gì đang xảy ra và sau đó phân tích nó và bắt đầu sử dụng nó trên các bệnh nhân của tôi. Và khi tôi sử dụng nó cho các bệnh nhân của mình, tôi đã rất sốc. Tôi có một người mắc bệnh tự miễn đã nhiều năm rồi và tôi đã nói hãy làm cái này, cái này và cái này dựa trên các nguyên tắc và họ đã hồi phục. Tôi đã nói tôi đã bị chứng đau nửa đầu suốt 20 năm và khi kiểm tra, họ đã có độ nhạy cảm với thực phẩm dành cho trứng và họ đã ngừng ăn và mọi thứ biến mất hoặc tôi đã lấy một người mắc bệnh tiểu đường và hướng dẫn họ về chế độ ăn đúng như thuốc và bệnh tiểu đường đã biến mất.
    Vì vậy, tôi bắt đầu nhìn thấy tất cả những điều mà tôi nghĩ là kỳ diệu hoặc những thứ không thay đổi hay trị liệu cho trẻ em mắc chứng tự kỷ hoặc ADD. Chúng ta có thể chia sẻ ghi chú chương trình nhưng tôi đã phải làm việc với một đứa trẻ mắc chứng ADD rất nặng đến nỗi bạn không thể đọc được chữ viết tay của cậu ấy khi 12 tuổi. Sau hai tháng, cậu ấy đã từ có những triệu chứng ADD nặng nề và tất cả những vấn đề sức khỏe khác, tôi đã điều chỉnh hệ tiêu hóa của cậu ấy, tối ưu hóa chế độ dinh dưỡng của cậu ấy, loại bỏ chì ra khỏi cơ thể, loại bỏ tất cả thực phẩm chế biến sẵn và cậu ấy đã từ một người gần như không thể hoạt động trở thành một học sinh xuất sắc trong trường với chữ viết tay hoàn hảo chỉ sau hai tháng. Tôi cảm thấy wow, điều này thật điên rồ, nếu bạn chỉ nhìn vào hình ảnh này và chia sẻ nó trong ghi chú chương trình nếu bạn muốn, thì rõ ràng là có điều gì đó đang diễn ra mà chúng ta chưa hoàn toàn hiểu. Và nếu điều đó đơn giản như tối ưu hóa hệ tiêu hóa của cậu ấy và tối ưu hóa dinh dưỡng của cậu ấy và loại bỏ các độc tố trong cơ thể, thì não có thể hoạt động trở lại, thì nhiều người chịu đựng không cần phải chịu đựng. Và đó là điều khiến tôi mạnh mẽ thúc đẩy, đó là việc nhìn thấy quá nhiều người đang chịu đựng mà không cần thiết và việc sửa chữa họ dễ dàng như thế nào khi bạn hiểu đúng, đúng không? Chúng ta đang ở giai đoạn của y học mà những câu trả lời đã ở đây, khoa học và công nghệ đã có mặt, chỉ là chưa được áp dụng. Vì vậy, cả cuộc đời tôi được thúc đẩy bởi niềm đam mê cố gắng giảm bớt nỗi khổ không cần thiết cho hàng triệu người. Những bệnh mãn tính này hiện nay đang chiếm gần một trong năm đô la trong toàn bộ nền kinh tế của chúng ta, làm phá sản nước Mỹ và tôi nghĩ NHS cũng không thua kém gì chúng ta ở Vương quốc Anh, bạn biết đấy, đây không phải là những vấn đề không thể tránh khỏi. Bạn biết đấy, bệnh tim, tiểu đường, nhiều loại ung thư, sa sút trí tuệ, các bệnh tự miễn dịch, tất cả những thứ này đang bùng nổ trong 100 năm qua, chúng trước đây không tồn tại và không phải vì chúng ta không sống lâu, không phải vì vậy, mà là vì có điều gì đó đã thay đổi và điều thay đổi là chế độ ăn uống của chúng ta, là các độc tố môi trường, là vi sinh vật trong ruột của chúng ta, là sự thiếu hụt dưỡng chất do thực phẩm siêu chế biến mà chúng ta đang ăn. Vì vậy, tôi đã được thúc đẩy để giải quyết các vấn đề cá nhân của mọi người về sức khỏe cũng như đối mặt với các vấn đề lớn hơn về nguyên nhân gốc rễ của bệnh mãn tính của chúng ta, đó là thực phẩm, đúng không, và các độc tố môi trường. Tôi nhận ra rằng tôi không thể chữa khỏi bệnh tiểu đường trong văn phòng của mình. Bệnh tiểu đường được gây ra trên nông trại, trong các nhà máy, trong các cửa hàng tạp hóa và nhà hàng, không phải trong văn phòng của tôi. Vì vậy, tôi thực sự phải đi ngược lên và giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của việc tại sao bệnh nhân của tôi bị ốm, vì tôi có thể thay đổi chế độ ăn uống của họ và tôi có thể làm cho họ khá hơn và tôi có thể sửa chữa nhiều thứ nhưng họ vẫn cứ tiếp tục, nhiều người cứ tiếp tục đến và tôi cảm thấy thật vô lý. Vì vậy, tôi nhận ra rằng tôi phải làm điều gì đó về nó, vì vậy tôi đã viết một cuốn sách có tên là “Food Fix”, về cơ bản nêu rõ cách mà thực phẩm là trung tâm của mọi thứ chúng ta quan tâm và tạo ra một tổ chức phi lợi nhuận nơi tôi làm việc tại Washington để cố gắng thay đổi các chính sách thực phẩm như nhãn hàng thân thiện với trẻ em và bữa ăn điều trị y tế và thay đổi giáo dục dinh dưỡng và thay đổi hướng dẫn chế độ ăn uống của chúng ta và thay đổi những loại thực phẩm mà chúng ta có thể sử dụng qua thẻ SNAP hay thực phẩm hỗ trợ, bạn biết đấy, tại sao chúng ta lại phải dành 10% trong ngân sách 100 tỷ đô la của mình cho thực phẩm hỗ trợ chỉ để mua một chai nước ngọt, điều mà chúng ta biết là gây hại cho sức khỏe, bạn biết đấy, vì vậy tôi đã làm việc trên những vấn đề này cả ở cấp độ vĩ mô và vi mô. Theo quan điểm của bạn, hiện trạng thực phẩm bây giờ ra sao? Bởi vì điều đó rất khó, phải không? Nhất là khi chúng ta đến Mỹ, là người Anh. Tôi cảm thấy như chúng ta luôn bị tăng cân. Rất, rất khó để đến Los Angeles hoặc New York, nơi mà chúng tôi thường lui tới và không bị tăng cân. Tôi xin lỗi. Nhưng thật khó, bạn biết đấy, tôi thường làm những podcast về sức khỏe và thực phẩm nhưng rồi tôi nghĩ rằng có tất cả các lời khuyên tốt đẹp đó nhưng khi bạn bước ra ngoài và bước vào một cửa hàng tiện lợi, bạn sẽ bị thất bại. Vâng, chúng ta sống trong một môi trường dinh dưỡng độc hại. Đó là một vùng đất dinh dưỡng hoang tàn, một lễ hội những món ăn màu sắc, hấp dẫn, gây nghiện, chế biến sẵn cao, mà thúc đẩy sinh học của chúng ta theo cách sai lầm. Vì vậy, rất khó để khỏe mạnh ở Mỹ, đó là lý do tại sao 93% trong chúng ta có một số rối loạn chuyển hóa. Điều này theo những gì chúng ta gọi là Khảo sát Kiểm tra Sức khỏe và Dinh dưỡng Quốc gia mà chính phủ thực hiện, với hàng trăm nghìn người đã được xem xét kết quả xét nghiệm máu trong nhiều năm. Và chúng ta đang gặp vấn đề, bạn biết đấy, và đây không phải là một tai nạn. Nó liên quan đến thực phẩm mà chúng ta sản xuất, cách chúng ta trồng trọt, cái gì chúng ta trồng, cách nó được chế biến, cách thức nó được biến thành nhiều loại chất giống thực phẩm khác nhau, cách chúng được tiếp thị, bán tại các cửa hàng tạp hóa, nhà hàng. Vì vậy, rất khó trừ khi bạn thực sự biết mình đang làm gì để tránh gặp rắc rối ở Mỹ. Tôi nghĩa là tôi làm được vì tôi có trình độ học vấn cao, nhưng điều đó rất khó và rất dễ để đưa ra lựa chọn sai lầm. Bạn làm thế nào để làm điều đó? Chà, tôi rất cẩn thận về những gì tôi đưa vào cơ thể mình. Ý tôi là, tôi không ăn bất cứ thứ gì đi trong bao bì hoặc chế biến sẵn. Tôi chỉ không làm điều đó. Đó là một quy tắc cứng rắn. Nếu nó cơ bản, ý tôi là, nếu đó là một hộp cá mòi hay một hộp cà chua, rõ ràng, nếu đó là thực phẩm chế biến tối thiểu, thì cũng được. Bạn biết đấy, chúng ta đã chế biến thực phẩm tối thiểu từ rất lâu. Dưa cải được chế biến. Sữa chua được chế biến. Đó không phải là điều tồi tệ. Đó là cách thức nó được chế biến. Vì vậy, tôi loại bỏ tất cả thực phẩm siêu chế biến. Tôi thậm chí còn không nghĩ đó là thực phẩm. Nếu tôi vào một cửa hàng tiện lợi và tôi thấy tất cả những thứ khác nhau để mua, thì nó trông với tôi như một viên đá. Giống như, theo cách nào đó, đó là quá trình mà trong đầu tôi, mà nói rằng, đó không thực sự là thực phẩm. Tại sao tôi lại ăn cái đó? Giống như, tôi không sẽ không nhặt một viên đá và ăn nó. Vì vậy, tôi cố gắng nấu ăn cho bản thân và tôi mang theo thực phẩm với tôi. Ví dụ, hôm nay tôi có một podcast khác mà tôi đã thực hiện trước đó và tôi biết rằng tôi sẽ không có thời gian cho bữa trưa.
    Vì vậy, trước đó tôi đã mua một ít đồ ăn vặt và thực sự tôi có một gói đồ ăn chăm sóc, về cơ bản là một gói đồ ăn khẩn cấp. Để tôi không bị tình trạng khẩn cấp về thực phẩm trong ba lô của mình mọi lúc. Nó giống như khẩu phần ăn cho một ngày và đó là bữa trưa của tôi.
    Về cơ bản, mặc dù tôi không có thời gian để ra ngoài ăn hôm nay, tôi đã lên kế hoạch trước. Vì vậy, nó cần một chút kế hoạch. Bạn biết đấy, như bạn đã đến Hoa Kỳ từ Vương quốc Anh. Bạn không chỉ đơn giản là rời khỏi nhà và đến sân bay. Bạn đã nghĩ về những gì bạn sẽ mang theo. Bạn đã mang theo quần áo phù hợp. Bạn đã mang nhóm của bạn. Bạn muốn mang theo máy ảnh của bạn hoặc bất cứ thứ gì bạn cần mang theo. Bạn phải lên kế hoạch. Nhưng bằng cách nào đó, chúng ta không nghĩ rằng chúng ta phải làm điều đó cho sức khỏe của mình. Chúng ta phải lên kế hoạch. Và vì vậy, tôi rất cẩn thận về việc lập kế hoạch. Thỉnh thoảng tôi sẽ gặp khó khăn. Và thường thì tôi có thể tìm thấy một ít hạt hoặc cái gì đó ở đâu đó ngay cả khi chúng ở trong dầu mà tôi không thích. Nên thật khó khăn.
    Hôm trước, tôi đã được nói điều này, điều này giúp tôi hiểu rõ hơn về bản thân mình. Tôi đã được nói rằng khi chúng ta đói, đặc biệt là vào buổi tối muộn, trung tâm lý trí logic của chúng ta, như là vỏ não trước trán, ít hoạt động hơn và amygdala, phần cảm xúc của não bộ mà muốn có dopamine thì hoạt động mạnh hơn nhiều. Và điều đó đã giúp tôi hiểu tại sao có thể vào buổi tối muộn, nếu tôi không lên kế hoạch cho thực phẩm của mình, tôi dễ mắc phải sự chọn lựa thực phẩm không tốt mà sau đó tôi phải hối tiếc.
    Tôi dễ chấp nhận việc tìm đến đường hoặc những thứ có hàm lượng carb siêu cao hoặc bất cứ thứ gì. Điều đó thực sự giúp tôi. Và đó là lý do tại sao việc lập kế hoạch là rất hợp lý, bởi vì tôi có thể sử dụng vỏ não trước trán của mình, trung tâm logic của não để đưa ra lựa chọn thực phẩm vào buổi sáng để tôi không tìm thấy mình mắc sai lầm.
    Điều này rất quan trọng, Stephen, bởi vì mọi người cần phải hiểu rằng ý chí không phải là câu trả lời. Bạn không thể sử dụng ý chí để kiểm soát hành vi thực phẩm của mình. Nó là một phần của di sản tiến hóa trong não bộ của chúng ta, não bộ loài bò sát thời kỳ tiểu đại. Và vì vậy khi đường huyết của bạn giảm, bạn sẽ ăn bất cứ thứ gì trước mặt bạn, bất kể đó là máy bán hàng tự động, nếu đó là bánh donut, nếu đó là bánh quy, không quan trọng. Ngay cả khi bạn biết rõ hơn, và tôi đã trải nghiệm điều này, bạn chỉ đơn giản là sẽ ăn bất cứ thứ gì vì đó là một tình huống khẩn cấp đe dọa đến sự sống.
    Cơ thể của bạn không biết rằng có các cửa hàng tạp hóa hoặc nhà hàng. Điều đó có nghĩa là bạn sẽ ra ngoài và cố gắng săn bắn và thu thập để làm điều gì đó giống như một tình huống khẩn cấp. Vì vậy, khi bạn gặp tình huống khẩn cấp về thực phẩm và bạn không có thực phẩm phù hợp, bạn đang gặp rắc rối. Tôi gặp phải tình trạng đó mọi lúc. Tôi có một cuộc chiến liên tục với bản thân, nơi mà một giọng nói trong tôi nói: “Hãy làm điều đúng đắn đi.” Và sau đó phần khác trong não tôi nói: “Chỉ hôm nay thôi, hãy phá vỡ quy tắc.” Nhưng rõ ràng giọng nói đó đôi khi lớn hơn những giọng nói khác, và thông thường vào buổi tối muộn thì nó to hơn.
    Thiếu ngủ, căng thẳng, thiếu ngủ, tất cả đều làm tăng cảm giác thèm ăn của bạn. Nó tăng mức cortisol. Nó tăng grehlin, một hormone đói. Bạn có thể lấy những sinh viên đại học trẻ khỏe mạnh và thiếu ngủ, và họ sẽ thèm carbs. Họ sẽ thèm đường, và họ sẽ tăng cân. Tất cả đều giống như khoa học tên lửa.
    Còn đối với những người không có tiền, họ không có khả năng… Nhiều đặc quyền mà bạn và tôi có, thì một số điều cơ bản mà họ nên suy nghĩ để giữ sức khỏe trong một thế giới mà mọi cửa hàng tiện lợi đang cố bán cho bạn thứ gì đó rẻ và đầy đường là gì? Vâng, đó là một câu hỏi rất hay. Tôi nghĩ rằng kinh tế sức khỏe là một vấn đề, và chúng ta biết rằng có một sự chênh lệch lớn trong sức khỏe, nhưng không chỉ là kinh tế mà còn là giáo dục.
    Tôi đã gặp một người phụ nữ là bác sĩ tại một phòng khám ở Bed Stuyvesant, khu vực này ở Brooklyn. Đây là một khu vực rất thiếu thốn dịch vụ y tế, trong một nhóm có trạng thái kinh tế xã hội rất thấp, rất không khỏe mạnh. Cô ấy nói: “Mark, bạn có biết yếu tố dự đoán sức khỏe hàng đầu là gì không? Là tiền ư? Không, đó là giáo dục.” Ngay cả những người giàu có nhưng chưa được giáo dục vẫn gặp phải vấn đề. Đối với tôi, điều đó thực sự liên quan đến giáo dục, và vì vậy mọi người có thể được giáo dục để làm điều đúng đắn, và điều này không nhất thiết phải đắt đỏ.
    Tôi đã tham gia bộ phim này 10 năm trước mang tên FedUp, cái nhìn về tình trạng béo phì ở trẻ em trong hệ thống thực phẩm của chúng ta và sự xuất hiện của đường cũng như tiếp thị và thực phẩm chế biến sẵn, và chúng tôi đã đến thăm nhiều gia đình. Tôi làm việc với một gia đình ở South Carolina. Đây là một trong những khu vực nghèo nhất ở Mỹ và nó có những khu vực gọi là sa mạc thực phẩm tồi tệ nhất tại Mỹ, nơi mà không có nhiều lựa chọn lành mạnh để chọn. Có một cái gì đó gọi là chỉ số môi trường thực phẩm bán lẻ. Có bao nhiêu cửa hàng thực phẩm lành mạnh so với cửa hàng thức ăn nhanh và cửa hàng tiện lợi? Có khoảng 10 cửa hàng nhanh và tiện lợi cho mỗi cửa hàng thực phẩm lành mạnh. Thật tồi tệ.
    Gia đình của họ sống với 1,000 đô la hàng tháng cho thực phẩm, cho một gia đình năm người. Họ sống trong một chiếc xe kéo. Họ sống nhờ trợ cấp khuyết tật và tem thực phẩm. Người mẹ thì thừa cân hơn 100 pounds. Người cha cũng rất thừa cân, mắc bệnh tiểu đường loại 2 và đã gặp vấn đề về thận khi mới 42 tuổi. Điều này thật đáng kinh ngạc vì bạn thường không thấy điều này cho đến khi lớn tuổi hơn.
    Người con trai 16 tuổi và có 50% mỡ trong cơ thể. Lẽ ra cậu ta chỉ nên ở mức 10 đến 20%. Cậu ấy gần như đã trở thành người mắc bệnh tiểu đường. Tôi đã hỏi họ rằng: “Tại sao bạn muốn làm điều này?” Họ trả lời: “Bố tôi muốn được cấy ghép thận, ông ấy phải giảm cân. Chúng tôi đang cố gắng. Chúng tôi không biết phải làm gì. Chúng tôi đang làm tất cả những thứ ăn ít chất béo, và những chế độ ăn kiêng mà chúng tôi có trong nhà không hiệu quả.” Vì vậy, tôi đã đến nhà của họ, chiếc xe kéo của họ, và thay vì đọc một bài giảng về những gì cần làm, tôi đã nói: “Hãy cùng nấu một bữa ăn, nhưng trước tiên hãy kiểm tra nhà bếp của bạn.” Và hãy xem trong đó có những gì.
    Và vì vậy, chúng tôi đã lấy hết mọi thứ ra từ ngăn đông, tủ lạnh và các tủ đựng, và tất cả đều được đóng gói, hộp, chế biến. Tất cả đều chứa rất nhiều siro ngô fructose cao, từ bơ đậu phộng đến nước sốt salad. Tất cả đều có chất béo chuyển hóa, điều này rất nguy hiểm. Và nhiều sản phẩm trong số đó nói rằng là chế độ ăn kiêng. Nguyên tắc cơ bản của tôi là, nếu tem sản phẩm có tuyên bố về sức khỏe, đừng ăn nó. Bạn biết đấy, khoai tây chiên không chứa gluten. Điều đó không có nghĩa là nó lành mạnh, đúng không? Coca-Cola cũng không chứa gluten. Điều đó không làm cho nó trở nên lành mạnh hơn.
    Vì vậy, tôi đã chỉ cho họ những gì họ đang làm, và tôi nói: “Hãy cùng làm một bữa ăn đơn giản. Đây là một hướng dẫn có tên là Thực phẩm tốt với ngân sách hạn hẹp. Làm thế nào để ăn tốt cho bạn, cho hành tinh và cho ví tiền của bạn?” Hướng dẫn này được thực hiện bởi Nhóm làm việc về Môi trường. Bạn có thể tìm thấy nó trên ewg.org. Nó miễn phí. Và trong đó có hướng dẫn như: “Làm thế nào để bạn chọn những phần thịt rẻ hơn, hoặc đậu, ngũ cốc, hoặc rau củ?” Bạn biết đấy, như hành tây và cà rốt và cần tây thì không đắt. Nhiều loại rau củ không đắt.
    Vì vậy, chúng tôi đã làm món chili gà tây. Chúng tôi đã làm một món salad từ các nguyên liệu tươi, dầu ô liu, giấm làm sốt, không phải nước sốt. Nó đầy hóa chất và siro ngô fructose cao và dầu tinh chế. Tôi đã chỉ cho họ cách nướng khoai lang. Tôi đã chỉ cho họ cách xào rau. Chúng tôi có một ít măng tây. Họ chưa bao giờ ăn thức ăn tươi. Họ chưa bao giờ nấu ăn trong bếp. Các em nhỏ ra ngoài, đang chơi video game. Chúng chạy vào bếp, như thể, “Mùi gì vậy?” Tôi nghĩ đó là do khoai lang đang nướng. Chúng tôi đã có một bữa tối đẹp đẽ cùng nhau. Họ rất thích món ăn. Tôi đã nghĩ, “Bạn biết không? Tôi không biết liệu điều này có hiệu quả hay không.” Nhưng họ thậm chí không có thớt. Họ không có dao. Chúng tôi thực sự cố gắng cắt, bạn biết đấy, hành tây và khoai lang bằng dao bơ, vì đó là tất cả những gì họ có. Nó giống như một con dao bơ. Thực sự rất khó. Vì vậy, tôi đã mua cho họ trên đường về. Tôi đã mua cho họ thớt trên Amazon và trên Ives. Và tôi đã gửi đến nhà họ. Tuần tới, mẹ của họ nhắn tin cho tôi, cô ấy nói: “Mark, cả gia đình đã giảm 18 cân trong tuần này.” Một năm sau, người cha giảm 45, đã có một quả thận mới. Người mẹ giảm 100 cân. Người con trai giảm 132 cân và đã vào trường y. Người đầu tiên trong gia đình vào đại học, và anh ấy đã hỏi tôi cho một lá thư giới thiệu vào trường y. Và họ sống trong một trong những khu vực thực phẩm tồi tệ nhất. Họ không có nhiều thứ về mặt kinh tế, nhưng họ đã có thể tìm ra cách. Bởi vì ăn thực phẩm thực sự không nhất thiết phải đắt. Bạn không cần phải có một miếng bít tết wagyu ribeye 70 đô la, đúng không? Bạn có thể ăn thực phẩm thực sự. Và mọi chuyện chỉ đơn giản là không ăn thực phẩm siêu chế biến. Nó thật sự có hại cho chúng ta, và nó giết chết 11 triệu người mỗi năm. Chúng ta biết dữ liệu này rất mạnh mẽ. Nó gây ra các vấn đề về sức khỏe tâm thần, sự hung hăng, bạo lực, trầm cảm, lo âu, bạo lực bằng súng. Tôi có ý nói, các nghiên cứu đều có sẵn. Tôi đã làm một podcast ở hiệu thuốc của bác sĩ. Tôi đã làm một podcast về điều này, nói về cách thực phẩm của chúng ta ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần, không chỉ về béo phì và tiểu đường, mà còn đến chức năng nhận thức và các vấn đề về ADD và trí nhớ. Ý tôi là, tất cả đều liên quan đến những gì chúng ta đang ăn. Vì vậy, như tôi đã nói, thời điểm tốt nhất, thời điểm tồi tệ nhất. Chúng ta biết phải làm gì, nhưng chúng ta có khả năng để làm điều đó. Chỉ đơn giản là vấn đề giáo dục, một vấn đề về ý chí chính trị để thay đổi các chính sách đang dẫn chúng ta đến việc làm sai.
    Và ngay bây giờ có một dự luật đang được đề xuất ở Quốc hội sẽ hạn chế, như một thí điểm, thực phẩm siêu chế biến cho trẻ em sử dụng tem thực phẩm, điều mà tôi nghĩ sẽ rất tuyệt. Ngành công nghiệp thực phẩm đang phản đối kịch liệt, đúng không? Vì vậy, chúng ta đang chống lại những lực lượng lớn. Ngành công nghiệp thực phẩm là ngành lớn nhất trên hành tinh. Khi tôi lớn lên, và tôi đã cố gắng để khỏe mạnh, một trong những việc tôi thường làm là uống sữa. Bởi vì tôi đã được nói rằng điều đó sẽ giúp tôi cao hơn như các anh trai của mình, vì vậy tôi đã uống sữa như điên, từ thùng ra. Cứ uống thật nhiều ngụm mà tôi có thể từ tủ lạnh.
    Họ có hiệu quả, bạn đã cao lên chưa? Tôi không biết. Tôi vẫn thấp hơn họ, nên tôi nghĩ là không. Nhưng đó là một trong những huyền thoại lớn mà tôi nghĩ nhiều gia đình vẫn tin rằng sữa tốt cho xương của chúng ta và giúp chúng ta phát triển. Bạn nghĩ gì về sữa? Ừ, bạn biết đấy…
    Đó cũng là một chủ đề gây tranh cãi, về sữa. Vâng, ý tôi là, ngành công nghiệp sữa lớn. Bộ trưởng Nông nghiệp hiện tại của chúng tôi đã làm việc cho ngành công nghiệp sữa. Nó gây rắc rối, vì khoa học không có ở đó. Đã có một bài báo có tên là “Sữa trong Sức khỏe” được công bố trên Tạp chí Y tế New England. Tạp chí y tế hàng đầu thế giới, có thể là Lancet, nếu bạn từ Vương quốc Anh. Nhưng nó chủ yếu được viết bởi hai nhà khoa học Harvard đã phân tích tất cả các bằng chứng khoa học xung quanh sữa và liệu các tuyên bố có đúng hay không.
    Và chỉ có thể dành cho khán giả ở châu Âu, bạn có thể không biết điều này, nhưng ở Mỹ, ai nhớ điều này, có rất nhiều quảng cáo “Đã có sữa chưa?”. Vì vậy, có những người nổi tiếng, vận động viên thể thao, chính trị gia, tất cả đều đeo một chiếc ria sữa màu trắng. Và họ như “đã có sữa chưa” như một hình thức quảng cáo.
    Và trong những quảng cáo đó, họ sẽ nói rằng sữa sẽ giúp xây dựng xương tốt hơn, sẽ làm điều này, sẽ làm điều kia. Và FTC, Ủy ban Thương mại Liên bang thực sự, hoặc tôi nghĩ là liên bang, bạn không thể làm điều đó vì nó không đúng. Như thể, bạn phải gỡ bỏ những quảng cáo đó. Vì vậy, những quảng cáo đó đã biến mất.
    Và chính phủ đã quảng bá những quảng cáo đó với hội đồng sữa. Vì vậy, có một cái gì đó được gọi là “Chương trình Kiểm tra” mà chính phủ có, nơi supposed to hỗ trợ nông nghiệp. Vâng, chính phủ đã trả một phần cho những quảng cáo này bằng đồng thuế của người dân, và khoa học không có ở đó. Và Hướng dẫn chế độ ăn uống cho người Mỹ nói rằng người Mỹ trung bình nên uống ba ly sữa mỗi ngày và trẻ em nên uống hai ly sữa mỗi ngày để duy trì sức khỏe.
    Bạn không thể nhận được tiền trợ cấp cho bữa ăn trưa ở trường tại Mỹ nếu không có sữa trong thực đơn. Hiện tại, không có bằng chứng nào hỗ trợ cho điều này. Thực tế, có bằng chứng ngược lại rằng sữa tách béo gây tăng cân vì nó không thỏa mãn cơn thèm ăn của bạn. Sữa có thể gây ung thư, ung thư tuyến tiền liệt, và nó không tạo ra xương chắc khỏe. Thực tế, có nguy cơ gãy xương cao ở những người uống nhiều sữa. Nó còn tạo ra nhiều vấn đề tiêu hóa cho con người. Nó có thể gây ra các bệnh tự miễn như tiểu đường loại 1. Nó có những dị ứng phổ biến hoặc nhạy cảm với thực phẩm mà mọi người gặp phải.
    Tôi nhớ có lần tôi ở phòng cấp cứu, khi tôi làm việc trong phòng cấp cứu, có một bà mẹ bước vào với đứa trẻ bị viêm tai thứ mười. Tôi hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra? Điều này bắt đầu từ khi nào?” Ôi, nó bắt đầu khi cậu bé được 12 tháng tuổi. Tôi hỏi: “Điều gì đã thay đổi?” Bà mẹ trả lời: “Tôi đã ngừng cho hắn bú mẹ và bắt đầu cho hắn uống sữa, và đột nhiên hắn bắt đầu bị viêm tai.” Tôi đã nghĩ: “Ồ, điều này xảy ra trước cả khi tôi biết về tất cả những điều này.” Nó thật sự là một ghi chú thú vị.
    Nhưng chúng tôi thực sự phải xem xét dữ liệu và dựa vào khoa học. Vấn đề là chúng tôi có sự chiếm lĩnh của các tập đoàn tại Mỹ, nơi ngành thực phẩm đã chiếm lĩnh các cơ quan thực phẩm, hệ thống chính trị của chúng tôi từ FDA đến USDA. Họ chi tiêu, chẳng hạn, nửa tỷ đô la chỉ riêng cho dự luật nông trại, có bao gồm phiếu thực phẩm và các chương trình thực phẩm khác, dinh dưỡng trẻ em. Vì vậy, thật không may, nhưng sữa không phải là thực phẩm hoàn hảo của tự nhiên. Nó chỉ là thực phẩm hoàn hảo của tự nhiên nếu bạn là bê.
    Có lợi ích sức khỏe từ sữa không? Có. Đó là mặt khác của vấn đề. Bây giờ, chúng ta nên uống sữa gì, đúng không? Nếu chúng ta uống sữa hiện đại, sữa hiện đại đến từ bò Holstein mà gần như đồng nhất và giống nhau, không phải sữa đồng thể hóa mà là giống đồng nhất. Họ có rất ít con đực thụ tinh cho họ. Họ có một chương trình thụ tinh khổng lồ từ rất ít con đực có nguồn gen hạn chế. Và họ được gọi là bò A1. Vì vậy, hầu hết các giống bò cổ điển, hầu hết các loại sữa lịch sử có thứ gọi là casing A2, ít gây viêm, ít có khả năng gây ra vấn đề đường ruột, ít gây phiền toái cho cơ thể. Sữa cừu và sữa dê có A2. Một số giống bò như bò Jersey hoặc bò Guernsey có A2 trong đó. Bạn có thể tìm được sữa A2, bạn có thể tìm được kem A2 bây giờ. Và vì vậy, casing A1 này có thể rất gây vấn đề. Tôi nghĩ rằng sữa hiện tại không tốt. Sau đó, chúng tôi tiệt trùng và đồng thể hóa nó và sau đó chúng tôi thêm hormone tăng trưởng vào bò. Chúng tôi có estrogen mà chúng tôi thêm vào bò. Nó có trong sữa. Chúng tôi có 60 hormone khác nhau trong sữa, một số là hormone tự nhiên, nhưng chúng tôi vắt sữa từ bò mang thai và sữa đó có nhiều tác động hormonal hơn. Vì vậy, tôi nghĩ rằng sữa hiện tại không phải là thứ chúng ta nên tiêu thụ.
    Bây giờ, nếu bạn có cơ hội để có sữa cừu hoặc sữa dê hoặc sữa A2 từ bò, có thể điều đó là ok. Sữa chua có thể là ok. Và điều đó cũng phụ thuộc vào di truyền của bạn. 75% dân số thế giới không dung nạp lactose. Nhiều người có độ nhạy cảm với sữa. Nhưng tôi nghĩ nếu nó đến từ nguồn đúng, thì không sao. Ví dụ, tôi sử dụng whey dê như một loại protein lắc vào buổi sáng của tôi. Vì vậy, whey dê đến từ dê, rõ ràng. Trong đó có rất ít casing, nhưng nếu có, thì đó là casing A2 và tôi không có phản ứng nào đối với nó. Nhưng nếu tôi có whey thường, tôi có phản ứng và bị nghẹt mũi. Tôi sẽ bị mụn hoặc sẽ bị các vấn đề thông thường khác. Vì vậy, tôi không nghĩ rằng sữa là thứ chúng ta nên tiêu thụ với số lượng lớn trừ khi là một số loại sữa nhất định.
    Bạn nghĩ gì về cuộc trò chuyện hiện tại xung quanh Zempec? Có vẻ như nó đã bùng nổ trong văn hóa. Giá cổ phiếu của công ty sản xuất Zempec đã tăng vọt theo cách mà tôi chưa bao giờ thấy trong ngành công nghệ sinh học trước đây. Dường như không có tác dụng phụ rõ ràng nào. Nếu bạn hỏi mọi người, họ gặp khó khăn trong việc nói cho bạn biết bất kỳ tác dụng phụ nào. Nhưng thực sự tôi nghĩ tôi đã thấy bạn làm một video về điều đó. Vâng, tôi có rất nhiều điều để nói về điều đó. Bạn nghĩ gì về Zempec? Bạn đã làm hỏng cả tay mình. Bạn sẽ tự gây rắc rối cho mình. Tôi đang cố gắng không gõ bàn. Nhưng trước hết, chúng ta có một vấn đề béo phì lớn và không có giải pháp tốt nào. Vì vậy, có một thứ xuất hiện là một loại tiêm mà bạn có thể thực hiện một lần mỗi tuần giúp bạn không cảm thấy đói và vượt qua các cơ chế sinh học bình thường của bạn. Và bạn giảm cân. Đó là điều rất hấp dẫn. Và đó là lý do tại sao Novonordisk hiện là công ty lớn nhất ở Đan Mạch. Nó là phần lớn nhất trong GDP của Đan Mạch. Tôi không biết họ có cho phép điều này ở Đan Mạch không. Họ là những người sản xuất Zempec. Vâng, những người sản xuất Zempec. Gần đây, Giám đốc điều hành của Novonordisk, người sản xuất Zempec, đã công khai nói rằng ông nhận được các cuộc gọi từ các nhà sản xuất thực phẩm chế biến. Ông rất lo lắng vì thị phần của họ đang giảm và họ rất lo rằng điều này sẽ ảnh hưởng đến kinh doanh của họ. Nghĩ về điều đó. Vì vậy, tôi nghĩ Zempec là hiệu quả. Nó hoạt động với một phần tự nhiên trong sinh học của bạn gọi là GLP-1, một thứ mà cơ thể bạn tạo ra. Và chúng ta có thể sản xuất nhiều hơn bằng cách thực hiện nhiều điều khác nhau từ một số probiotic và vi khuẩn trong đường ruột của chúng ta, chỉ từ một số thực phẩm, chỉ từ một số cách ăn uống. Nhưng tác động của thuốc là rất mạnh. Chỉ để có bối cảnh, cho bất kỳ ai không biết Zempec là gì, hãy cho họ một bối cảnh. Vâng, đó là một loại thuốc lần đầu tiên được sử dụng cho bệnh tiểu đường. Và sau đó nó hoạt động bằng cách tác động vào một con đường gọi là GLP-1, peptide giống glucagon-1, chỉ là một con đường, và nó điều chỉnh chức năng insulin, nó điều chỉnh trọng lượng và cơn thèm ăn. Và vì vậy nó thực sự hoạt động để giúp kiểm soát đường huyết. Nhưng tác dụng phụ là giảm cân. Vì vậy, nó giống như chúng tôi đã nghiên cứu tác dụng của nó đối với huyết áp, nhưng tác dụng phụ là nó giúp tôi với các hồ sơ sức khỏe. Vì vậy, nó giống như, ờ, nó cũng tương tự như vậy, đúng không? Nó không được thiết kế cho điều này, nhưng nó thực sự có tác dụng phụ.
    Và vì béo phì ảnh hưởng đến rất nhiều người, hiện nay có hai tỷ người trên hành tinh này thừa cân.
    Vì vậy, bạn tiêm loại thuốc này và về cơ bản thì sự thèm ăn của bạn giảm đi, vì vậy bạn không cảm thấy đói như trước.
    Bạn không cảm thấy đói.
    Bạn cảm thấy buồn nôn, có thể nôn mửa, bạn có thể không muốn ăn, và mọi người ngừng sử dụng nó vì tác dụng phụ.
    Vì vậy, đó là các tác dụng phụ ngắn hạn.
    Mặt tích cực là nó hiệu quả, có lợi cho sức khỏe khi bạn giảm cân, điều này có thể giúp ích cho sức khoẻ của bạn.
    Tôi không nghĩ rằng thuốc mang lại lợi ích cho sức khoẻ, mà là việc giảm cân.
    Nhưng có rất nhiều mặt trái.
    Đầu tiên, nó tốn rất nhiều tiền.
    Nếu bạn đưa tất cả mọi người thừa cân trong nước vào chương trình này, chi phí sẽ lên tới 5,1 triệu tỷ đô la.
    Đó thực sự là một chi phí khổng lồ.
    Mỗi tháng, nó tốn bao nhiêu?
    Khoảng từ 13 đến 1.700 đô la một tháng.
    13 đến 1.700 đô la một tháng?
    Đúng, một tháng, tương đương khoảng 1.500 bảng Anh hoặc gì đó.
    Đó là một số tiền rất lớn mỗi tháng, mãi mãi, đúng không?
    Khi bạn ngừng sử dụng, bạn sẽ tăng cân trở lại trừ khi bạn thực sự thay đổi lối sống của mình một cách nghiêm ngặt.
    Vì vậy, đây không phải là một chương trình thay đổi lối sống, nó không giúp bạn thay đổi hành vi hoặc thói quen của mình.
    Đây là một cái chặn sự thèm ăn bằng dược phẩm.
    Và điều này có thể có hiệu quả nếu một số người thực sự cần nó, họ cần nó.
    Nếu một số người thừa cân nghiêm trọng và họ không muốn phẫu thuật bắc cầu dạ dày, tôi nghĩ điều đó có thể được chấp nhận.
    Nhưng đây là vấn đề.
    Đầu tiên, bạn phải sử dụng nó suốt đời.
    Thứ hai, nó rất đắt.
    Thứ ba, hầu hết mọi người không nhận ra rằng không chỉ bạn giảm mỡ mà bạn còn giảm cơ.
    Khoảng 50% trọng lượng bạn giảm được là cơ bắp.
    Và cơ bắp là nơi diễn ra quá trình trao đổi chất của bạn.
    Nó đốt cháy gấp bảy lần lượng calo so với mỡ, và bạn cần nó để có sức khỏe và tuổi thọ lâu dài.
    Và vì vậy, khi bạn mất cơ, toàn bộ sức khỏe của bạn sẽ suy giảm.
    Nó là trung tâm của sức khỏe của bạn, và rất khó khăn để phục hồi lại.
    Vì vậy, bạn cần phải tăng cường protein, và bạn cần phải tập gym nghiêm túc với tạ nếu bạn sẽ dùng loại thuốc như Gozempic.
    Ở mức độ dài hạn, và điều đó có thể được quản lý, nhưng hầu hết mọi người thì không đúng không?
    Điều đó có thể được quản lý, và bạn cần phải được theo dõi bằng các xét nghiệm dexa và kiểm tra thành phần cơ thể để thực sự biết mình đang làm gì, vì nó có thể gây rắc rối cho bạn.
    Và sau đó bạn giảm cân, nhưng chuyển hoá của bạn chậm hơn vào cuối quá trình đó so với trước khi bạn bắt đầu, vì bạn đã mất đi “động cơ chuyển hoá” của mình, đó là cơ bắp.
    Một điều khác xảy ra, và chúng ta đang thấy điều này vì nó chưa xuất hiện lâu, đúng không?
    Có một bài viết trong Tạp chí New England nhiều năm trước nói rằng hãy chắc chắn sử dụng các loại thuốc mới ngay khi chúng ra mắt trước khi xảy ra các tác dụng phụ, đúng không?
    Và bây giờ chúng ta đang thấy, hai, ba năm sau, có các tác dụng phụ nghiêm trọng.
    Vì vậy, trong y học, khi chúng ta thấy hiệu ứng 20 hoặc 30% trong một nghiên cứu, chúng ta sẽ nói, đó là một điều tuyệt vời.
    Bạn biết đấy, thuốc statin giảm bệnh tim mạch từ 20 đến 30%, tuyệt vời, loại thuốc số một trên thế giới.
    Hồ sơ tác dụng phụ của loại thuốc này rất đáng sợ, vì tắc ruột, không phải là điều tầm thường, là khi ruột của bạn ngừng hoạt động và bạn cần phẫu thuật để giải phóng chúng, tăng 450%.
    Viêm tụy, điều không hề vui vẻ, là khi tuyến tụy của bạn bị viêm, ảnh hưởng đến tiêu hóa của bạn, ảnh hưởng đến insulin của bạn, ảnh hưởng đến mọi thứ, và bạn có thể chết vì nó, tăng 900%.
    Vì vậy, đây không phải là điều tầm thường. Còn nhiều tác dụng phụ khác, như vấn đề về thận và các vấn đề khác.
    Vì vậy, tôi nghĩ rằng càng kéo dài, chúng ta sẽ thấy ngày càng nhiều hậu quả của loại thuốc này.
    Và tôi nghĩ nó đã bỏ lỡ vấn đề thực sự, đó là làm thế nào để chúng ta giải quyết vấn đề gây ra điều này?
    Đó không phải là sự thiếu hụt ozympic, đúng không? Béo phì không phải là sự thiếu hụt ozympic.
    Nó là vì môi trường độc hại của chúng ta, lối sống, hệ thống thực phẩm, thiếu vận động, và các độc tố môi trường.
    Điều này phức tạp, và không dễ dàng để khắc phục, và nó cần sự thay đổi chính sách.
    Nó cần chúng ta suy nghĩ lại hệ thống nông nghiệp của mình, hệ thống chế biến và sản xuất thực phẩm của mình.
    Nó cần giáo dục rộng rãi cho mọi người muốn ăn uống lành mạnh.
    Nó cần chúng ta thực sự tạo ra sự thay đổi quy mô lớn trong xã hội của mình, điều này sẽ gây thiệt hại đáng kể cho nhiều công ty.
    Ý tôi là, như tôi đã nói, ngành công nghiệp thực phẩm là ngành lớn nhất trên thế giới.
    Nó là ngành công nghiệp trị giá 16 đến 17 triệu tỷ đô la mỗi năm.
    Nó lớn hơn GDP của hầu hết các quốc gia. Ý tôi là, toàn bộ Hoa Kỳ là khoảng 16 triệu tỷ đô la.
    Vì vậy, đó là một ngành công nghiệp lớn với nhiều thứ để mất, và do đó có rất nhiều phản đối về việc thay đổi những điều cần thay đổi để chúng ta trở nên khỏe mạnh hơn.
    Vì vậy, việc sử dụng loại thuốc này có vẻ là một giải pháp tuyệt vời, và tôi nghĩ nó có lợi ích, nhưng nó không chỉ là một giải pháp không rủi ro.
    Thật kỳ lạ vì nó giống như một cửa sổ vào tương lai về cách chúng ta sẽ điều trị những thứ như béo phì, vì giá cả…
    Thực ra, giá sẽ giảm vì ngày càng nhiều công ty phát hành những phiên bản tương tự gây ra hiệu ứng tương tự lên GLP-1.
    Giá cả sẽ giảm nhanh chóng. Sẽ có một cuộc đua giá.
    Tôi chắc chắn, tôi tưởng tượng, khi MPEC đi trước đội ngũ vì họ đã thực hiện các thử nghiệm lâm sàng, vì vậy họ đã đầu tư tất cả số tiền đó, điều này có nghĩa là họ được phê duyệt trước.
    Cửa sổ đó sẽ đóng lại, và sau đó giá sẽ giảm. Và sau đó, tôi không biết liệu họ có kê đơn ở đây, và các bác sĩ có kê đơn không?
    Ô, chắc chắn rồi. Bất kỳ ai cũng có thể kê đơn, phải không?
    Ô, thật sao? Vậy nó có thể được bảo hiểm của bạn chi trả với tôi?
    Không.
    Ô, không thể được.
    Ý tôi là, hầu hết các bảo hiểm sẽ không chi trả cho nó. Họ có thể chi trả nếu bạn bị tiểu đường, nhưng đối với các chỉ định không được phê duyệt, thông thường họ sẽ không chi trả cho nó.
    Giờ đây, đó là cho GOVI, phiên bản đã được phê duyệt, và một số bảo hiểm sẽ không chi trả, một số hãng bảo hiểm thì không, nhưng đó không phải là điều họ hứng thú chi trả.
    Thú vị thật.
    Bạn có biết về những tác dụng phụ mà bạn đã đề cập liên quan đến MPEC không? Thuốc đó có vấn đề gì gây ra điều đó?
    Bởi vì tôi tự hỏi, như bạn đã nói, đó có phải là vì mọi người bắt đầu ăn ít hơn, hay là do chính hóa chất đó?
    Không, không, không. Đó là tác động của thuốc. Nó làm dày thành ruột. Nó có ảnh hưởng đến ruột, vì vậy nó tác động lên ruột.
    Và nhiều hormone cùng với các chức năng chuyển hóa của ruột bị ảnh hưởng bởi ozempic theo những cách thay đổi chức năng của nó, làm chậm việc tiêu hóa và thực hiện nhiều thứ khác.
    Cuối cùng, dường như điều này gây ra vấn đề cho nhiều người.
    Thật thú vị, bởi vì, bạn biết đấy, câu chuyện bên ngoài hiện nay rất tích cực. Những loại thuốc này xuất hiện và giống như không có tác dụng phụ nào cả.
    Hàng triệu đô la quảng cáo và hàng tỷ đô la doanh thu đang bị đe dọa, vì vậy không ai nói về mặt tiêu cực.
    Và nhân tiện, họ đang nghĩ đến việc cho trẻ em năm tuổi sử dụng, điều này thật sự khiến tôi sợ hãi cho cuộc sống.
    Tôi nghĩ rằng với những điều này, không có gì là miễn phí trong cuộc sống, vì vậy tôi nghĩ rằng cuối cùng chúng ta sẽ tìm ra được sự trao đổi là gì.
    Và sau đó mọi người có thể tự quyết định liệu sự trao đổi đó có đáng giá hay không, dựa trên hoàn cảnh của riêng họ.
    Vâng, tôi muốn nói rằng, mọi người như kiểu, “Tôi muốn giảm khoảng năm pound,” và tôi không nghĩ đó là một ý tưởng tốt.
    Nếu bạn là một người thừa cân nghiêm trọng, bạn có các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, bạn thực sự đang gắng sức để khởi động, bạn biết đấy, liệu nó có thể trở thành một trợ giúp hữu ích không? Chắc chắn là có.
    Bạn biết đấy, có nên cho tất cả mọi người muốn trông đẹp cho một bữa tiệc hoặc đám cưới dùng không? Chắc chắn là không.
    Mọi người có quan điểm gì về trái cây?
    Nhiều trái cây.
    Bao nhiêu trái cây?
    Tôi nghĩ điều đó phụ thuộc, đúng không? Nếu bạn bị tiểu đường, và chuyển hóa của bạn hoàn toàn không phù hợp, và bạn không có khả năng phục hồi chuyển hóa,
    nếu bạn ăn một quả mận có thể sẽ là một vấn đề. Và bây giờ chúng ta có máy theo dõi glucose liên tục, bạn có thể theo dõi lượng đường trong máu của mình, và xem.
    Và tôi đã có bệnh nhân như vậy, “Trời ơi, tôi ăn một quả mận và đường của tôi tăng cao, nhưng nếu tôi ăn một quả táo thì không.”
    Vì vậy, tôi nghĩ rằng các loại trái cây khác nhau có tác động khác nhau đến bạn, nhưng hầu hết, trái cây rất giàu phytochemical, chất xơ, phytonutrients, nó có một chút đường.
    Tôi sẽ nói không nên uống nước trái cây. Tôi nghĩ nước trái cây chắc chắn gây béo phì ở trẻ em và những thứ khác, nhưng nếu bạn muốn ăn một quả táo hoặc một quả đào hoặc một quả mận, thì cũng được.
    Tôi nghĩ bạn không nên ăn ngay vào buổi sáng. Tôi nghĩ protein và chất béo vào buổi sáng là quan trọng vì nó kích hoạt quá trình trao đổi chất và tổng hợp protein của bạn.
    Nếu bạn ăn đường vào buổi sáng, đó chính xác là những gì chúng ta đã ăn trên thế giới ngày nay, ngũ cốc, bánh kếp, bánh quế, bánh muffin, bagel, bạn biết đấy, sữa chua có đường, cà phê có đường.
    Ý tôi là, đó là điều tồi tệ nhất chúng ta có thể làm cho sinh học của chúng ta. Nó làm tăng lượng đường trong máu và insulin và cuối cùng gây ra tình trạng tăng cân và cảm thấy đói và, bạn biết đấy, mong muốn ăn thêm.
    Vì vậy, việc ăn trái cây, chẳng hạn như bạn có quả mọng đông lạnh hoặc anh đào đông lạnh, chẳng hạn, trong bột protein whey của tôi. Điều đó ổn. Có protein ở đó. Nó làm giảm tác động.
    Còn về thời gian ăn thì sao?
    Khi nào nên ăn?
    Vâng. Bạn có suy nghĩ gì về việc khi nào chúng ta nên và không nên ăn không?
    Có chứ. Tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, trước đây chúng ta có một cái gọi là bữa sáng, tức là bẻ gãy sự nhịn đói.
    Và bây giờ mọi người ăn suốt đêm. Họ ăn cho đến khi đi ngủ và họ dậy để ăn hoặc uống một số đồ ngọt vào buổi sáng như cà phê có đường.
    Và họ không tự cho mình một khoảng thời gian nhịn ăn, điều này rất quan trọng cho sinh học của chúng ta.
    Và tôi đã viết về điều này trong cuốn sách của tôi, Young Forever, nơi chúng tôi đã nói về cách làm cho hệ thống sửa chữa và tái tạo của chúng ta hoạt động.
    Bởi vì cơ thể, hãy nghĩ về điều này, Steven, cơ thể của bạn, khi bạn bị cắt, chữa lành. Da kín lại. Nó tự chữa lành. Làm sao nó biết làm điều đó?
    Nó thật thông minh. Khi xương của bạn bị gãy, nó cũng tự chữa lành. Tôi đã gãy tay vài năm trước. Nó đã tự chữa lành, đúng không?
    Có chuyện gì xảy ra vậy? Tôi đang nói rằng, bạn có thể chữa lành bên trong không? Nó biết phải làm gì.
    Nó thu hút các tế bào gốc, thu hút các yếu tố sửa chữa và các yếu tố tăng trưởng, và nó biết phải làm gì.
    Vì vậy, cơ thể có một hệ thống chữa lành, sửa chữa, tái tạo và phục hồi tự nhiên, và chúng ta cần học cách kích hoạt nó.
    Và hầu hết chúng ta lại làm điều ngược lại. Chúng ta làm mọi thứ trong khả năng của mình để làm mất hiệu lực nó, và điều đó gây ra bệnh tật.
    Vì vậy, thực phẩm là điều quan trọng nhất mà chúng ta tương tác với các hệ thống tái tạo và sửa chữa này.
    Nó là một trong những điều mà chúng ta gọi là các dấu hiệu của sự lão hóa, và có một điều gọi là cảm biến dinh dưỡng không điều tiết.
    Và nó thực sự liên quan đến cách mà cơ thể chúng ta tương tác với thực phẩm, cách các hệ thống cảm biến dinh dưỡng của chúng ta bị rối loạn bởi chế độ ăn uống chế biến cao, nhiều đường và tinh bột, và không đủ thực phẩm đúng cách.
    Vì vậy, trong câu trả lời dài cho câu hỏi của bạn, rất quan trọng là phải cho mình một khoảng thời gian nghỉ là 12 giờ.
    Vì vậy, nếu bạn ăn vào lúc sáu giờ tối, bạn có thể ăn vào lúc sáu giờ sáng, tối thiểu, nhưng tốt nhất có thể là 14 giờ.
    Vì vậy, nếu bạn ăn tối lúc sáu giờ, ăn sáng lúc tám giờ, cũng được. Đó là một khoảng thời gian nhịn ăn 14 giờ.
    Và trong khoảng thời gian đó, cơ thể bạn đang thực hiện công việc dọn dẹp, tái chế và sửa chữa.
    Có một câu chuyện tiến hóa nào ở đây không?
    Chắc chắn, tuyệt đối. Khi chúng ta không có siêu thị, không có thực phẩm tại nhà, không có nhà hàng, không có đồ ăn mang đi, không có cửa hàng tiện lợi.
    Vì vậy, chúng ta phải ra ngoài tìm thực phẩm. Tôi vừa trở về từ Tanzania và thăm người săn bắn hái lượm ở đó, người Khadza, một trong những bộ tộc cuối cùng còn lại săn bắn hái lượm.
    Và chúng tôi đã đi săn bắn và hái lượm, và tôi đã nghĩ, “Chà, thật sự là khá nhiều việc để đi đào một số củ và giết một con chim trên cây.”
    Đó thực sự là một dự án, chúng tôi chạy quanh hàng giờ đồng hồ. Và vì vậy, chúng ta không biết bữa ăn tiếp theo của mình ở đâu.
    Và vì vậy cơ thể đã phải đối mặt với những khoảng thời gian ăn uống dồi dào và thiếu thốn trước đây.
    Và điều mà nó đã được tích hợp là một hệ thống bảo tồn và sửa chữa khi chúng ta không ăn.
    Và thế là hệ thống được kích hoạt, cải thiện kiểm soát đường huyết của chúng ta, thu hút và xây dựng các ty thể mới, giảm viêm, kích hoạt quá trình dọn dẹp và sửa chữa tế bào. Vì vậy, bạn có tất cả những tế bào cũ và protein bị hỏng này. Cơ thể bạn có một cái như máy tiêu hóa, gần giống như một cái máy hút bụi nhỏ, đi và hút tất cả những thứ này và sau đó tiêu hóa và sử dụng các phần đó. Nó giống như một hệ thống tái chế trong cơ thể. Chúng ta cần kích hoạt điều đó. Và vì vậy, khoảng thời gian nhịn ăn này là thời gian để làm điều đó. Chúng ta đã thấy ngay cả, ví dụ, chúng ta biết, chẳng hạn như những người sống sót sau các trại tập trung, họ sống rất lâu, như họ sống 90, 100 năm tuổi, nhiều người trong số họ. Và đó là bởi vì họ đã trải qua khoảng thời gian đói khát sâu sắc, ảnh hưởng đến sinh học của họ. Chúng ta biết điều này từ nhiều nghiên cứu trên động vật cho thấy đói khát và nhịn ăn sẽ kéo dài tuổi thọ của bạn lên một phần ba. Nếu bạn ăn ít hơn một phần ba lượng calo, bạn sẽ sống lâu hơn một phần ba. Thật ra thì điều này không vui, đúng không? Nhưng bạn không cần phải làm điều đó. Vì vậy, thời gian ăn uống rất quan trọng. Hãy tự cho mình ba giờ trước khi ngủ mà không ăn gì và cho mình ít nhất 12 đến 14 giờ giữa bữa tối và bữa sáng. Làm thế nào chúng ta biết rằng trong các nghiên cứu động vật không chỉ có việc hạn chế calo gây ra hiệu ứng về tuổi thọ? Đúng vậy, nó thật sự là như vậy. Vậy nếu tôi chỉ hạn chế calo của mình thay vì nhịn ăn thì sao? Bạn có thể làm điều đó. Tôi đã gặp một người từ Hiệp hội Hạn chế Calo. Hiệp hội Hạn chế Calo? Đúng vậy, nhóm này dựa trên nghiên cứu ở động vật, nơi mà nếu bạn ăn ít hơn một phần ba, bạn sẽ sống lâu hơn một phần ba. Vì vậy, đối với con người, điều đó sẽ là sống 120 năm. Và tôi đã hỏi, bạn ăn gì cho bữa sáng? Ông ấy nói, tôi đã ăn năm pound cần tây. Và tôi đã nghĩ, được rồi, bạn cứ làm điều đó. Tôi sẽ tìm cách khác. Vì vậy, bạn phải ăn một lượng lớn thực phẩm ít calo chỉ để cảm thấy no, đúng không? Đó là lý do tại sao bạn ăn nhiều. Ông ấy đã cảm thấy đói và có rất nhiều mặt trái của việc đói khát. Bạn mất cơ bắp, điều này là cần thiết. Có những điều nhất định xảy ra sai trái. Và vì vậy, đó không phải là chiến lược tối ưu. Bạn muốn thực hiện những điều mô phỏng việc đói khát. Vậy làm thế nào để bạn mô phỏng khoảng thời gian đói khát này gây ra một cái gọi là autophagy, cái mà cơ bản có nghĩa là tự ăn mình, để làm sạch chính bạn. Nó giống như là tự làm sạch hoặc tự sửa chữa, đúng không? Và có rất nhiều cách để “hack” điều đó. Bạn có thể thực hiện điều này bằng cách nhịn ăn qua đêm dài hơn. Bạn cũng có thể thực hiện bằng một số thực phẩm bổ sung và một số loại thuốc như rapamycin đang được nghiên cứu cho việc kéo dài tuổi thọ, đây là một loại thuốc được sử dụng cho bệnh ung thư và các liệu pháp ức chế miễn dịch khác. Nhưng nó tác động lên con đường gọi là mTOR, vốn chủ yếu là sự kích hoạt của sự tích lũy tế bào. Nó gây ra sự tổng hợp cơ bắp. Bạn muốn xây dựng cơ bắp, bạn muốn kích hoạt mTOR với protein, điều này thì tốt, nhưng bạn không muốn kích hoạt nó mọi lúc. Vì vậy, loại thuốc này ức chế mTOR, cái mà xảy ra khi bạn tự bỏ đói mình. Nó mô phỏng sự đói khát và sau đó bạn nhận được loại lợi ích này. Hoặc những loại thuốc như metformin cũng đang được nghiên cứu, đây là một loại thuốc khác nhìn vào cách chúng ta kích hoạt công tắc tuổi thọ này gọi là AMPK, một con đường khác điều chỉnh việc cảm nhận chất dinh dưỡng của bạn. Nếu bạn không có đủ dinh dưỡng, điều này sẽ được kích hoạt. Nhưng nếu chúng ta cứ chạy quanh ăn uống, thì bạn có thể thực sự dùng loại thuốc này và nó có thể có tác dụng. Hiện tại có một thử nghiệm lớn đang diễn ra. Tôi vẫn trung tính về vấn đề này. Tôi không ủng hộ hay phản đối gì cả. Tôi nghĩ dữ liệu chưa đủ để tôi bắt đầu dùng nó hoặc cho bệnh nhân của tôi bắt đầu dùng nó. Nhưng nó hoạt động trên một số thủ thuật “mô phỏng việc đói khát”, hãy gọi chúng như vậy. Vậy sự đói khát có tốt cho chúng ta không? Vâng, ý tôi là, có chứ. Tôi sẽ nói, vâng, hãy cẩn thận vì, bạn biết đấy, mọi người thường đi đến cực điểm. Họ nghĩ rằng, tôi sẽ không kích hoạt mTOR vì việc kích hoạt mTOR làm tôi già đi nhanh hơn. Nó ngăn chặn autophagy và gây ra ung thư và là điều xấu. Vì vậy, tôi sẽ trở thành người ăn chay và tôi sẽ ăn ít calo hơn. Và cuối cùng điều gì xảy ra là bạn sẽ mất cơ bắp. Vì vậy, nó giống như một câu chuyện về Goldilocks; bạn cần cả sự kích hoạt mTOR và tham vọng mTOR. Bạn cần hít vào. Bạn cần thở ra. Bạn cần phải tỉnh táo. Bạn cần phải ngủ. Trái tim bạn cần đập và bạn cần thư giãn. Đó là cách cơ thể hoạt động. Một cuộc trò chuyện khó khăn nữa cũng vậy vì nó có thể gây ra những rối loạn ăn uống. Vâng. Các rối loạn ăn uống khác nhau, rõ ràng là cực kỳ xấu về mặt kết quả sức khỏe. Khu vực xanh. Bạn đã thăm một số khu vực xanh, phải không? Khu vực xanh là gì? Và chúng đã dạy bạn điều gì về bản chất của sức khỏe? Vâng, bạn tôi, Dan Buettner, về cơ bản đã nghĩ ra khái niệm về các khu vực xanh sau khi thăm những khu vực trên thế giới, nơi mà mọi người có tuổi thọ cực kỳ dài. Và ai đó trên bản đồ đã khoanh chúng lại bằng mực xanh, đó là lý do tại sao chúng được gọi là khu vực xanh. Tôi đã thăm Icaria và Sardinia. Có bao nhiêu khu vực như vậy? Có năm khu vực. Có Okinawa, Nhật Bản, Loma Linda, California, và bán đảo Koya ở Costa Rica. Nhưng còn nhiều nơi khác nữa. Ý tôi là, tôi đã ở Thổ Nhĩ Kỳ và thấy những ngôi làng nơi mọi người rất, rất già. Vậy chúng ta đang nói đến độ tuổi nào? Vâng, có một cặp đôi ở đó tổng cộng 210 tuổi. Họ sống đến 100, 105, 109, 110. Ý tôi là, Emma Murano sống đến 117 tuổi khi bà mất. Vậy câu hỏi là, bạn biết đấy, điều gì khác biệt ở những khu vực này? Và điều khác biệt là, bạn biết đấy, họ rất biệt lập và xa xôi. Vì vậy, họ chưa bị ảnh hưởng bởi tất cả sự hiện đại hóa của hệ thống thực phẩm của chúng ta. Họ vẫn tự trồng thực phẩm. Ý tôi là, tôi đã thăm cặp đôi này. Ông ấy, tôi nghĩ, 90 tuổi. Benacotes, ông ấy khoảng 97 tuổi. Vợ ông ấy thì trẻ hơn, 87 tuổi. Họ có đất tại khu trang trại mà họ sống. Ông ấy rất điềm tĩnh, nhưng bà ấy thì đang chỉ cho chúng tôi xem quanh các cây trái, cây ô liu, và vườn mà bà ấy trồng.
    Tôi có ý nói rằng, đó là một trang trại mini lớn mà cô ấy tự quản lý bên sườn đồi, cô ấy chạy lên đó nhanh hơn tôi có thể đến gặp cô ấy ở tuổi 87. Nấu ăn mọi thứ từ nguyên liệu tươi sống, không giống như thực phẩm hữu cơ, nhưng đó chỉ là cách họ làm. Họ sử dụng tất cả động vật di sản như cừu và dê, nên họ có cừu và dê giống di sản. Cừu và dê giống di sản là gì? Nghĩa là chúng không phải là những con bò được công nghiệp hóa và lai tạo, sản xuất ra loại sữa khó coi mà chúng ta không nên uống. Họ uống sữa dê và dùng phô mai dê, nhưng những con dê của họ ăn cỏ dại có chứa hóa chất thực vật. Một số loại phô mai và sữa dê thậm chí còn có lượng hóa chất thực vật cao hơn cả trà xanh, cái mà có nhiều hợp chất như catechin mà bạn có thể tìm thấy trong sữa dê, từ những con dê ăn những loại cây có hợp chất có lợi cho sức khỏe của chúng. Họ cũng rất năng động, như Petraeo, ông ấy 95 tuổi và là người Sardinia. Ông ấy phải đi bộ năm dặm mỗi ngày qua vùng địa hình núi đá gồ ghề để chăn cừu. Ở tuổi 95, ý tôi là, phần lớn những người 95 tuổi không leo núi, đúng không? Ông ấy nói to, đứng thẳng, mắt sáng rõ, không bị còng, vui tính vô cùng, hát cho tôi nghe một bài, bạn biết đấy? Rồi, bạn biết đấy, họ di chuyển một cách tự nhiên. Họ có thực phẩm tuyệt vời, thực phẩm giàu hóa chất thực vật, thực phẩm giàu tất cả những hợp chất thực vật này đã được chứng minh liên kết với tuổi thọ. Ví dụ, ở Ikari, tôi đã ngồi với một người đàn ông đang vắt sữa dê, và chúng tôi cùng làm phô mai dê. Ông ấy đưa cho tôi một loại trà. Tôi hỏi, “Đây là gì vậy?” Ông ấy nói, “Ồ, đây là trà cây xô thơm hoang.” Tôi nhìn vào nó và hỏi, “Cây này là gì?” Tôi tìm hiểu về loại cây đó, phân tích xem nó là gì, và hóa ra đó là một loại cây rất giàu hóa chất thực vật, với rất nhiều hợp chất giúp kéo dài tuổi thọ giống như catechin mà chúng ta không uống nhiều. Trà xanh có nó. Bạn có thể tìm thấy nó ở Nhật Bản, ví dụ như vậy. Rồi, bạn biết đấy, chúng tôi thấy rằng họ không chỉ có thực phẩm ngon mà còn có hoạt động. Họ có mức độ căng thẳng rất thấp. Có một người đàn ông, Silvio, tôi đã ăn tối cùng ông. Ông ấy có một khu vực núi non mà gia đình ông đã có nhiều năm, và họ có khoảng 200 con cừu và dê. Họ đã mở một nhà hàng nhỏ cho mọi người đến. Và vì vậy, họ chủ yếu nấu ăn gia đình, và bạn có tất cả từ trang trại. Tôi đã hỏi, “Silvio, sau bữa tối,” tôi đã nói, “Silvio, có bất kỳ căng thẳng nào trong cuộc sống của bạn không?” Ông ấy nhìn tôi như thể, “Căng thẳng?” Như thể ông ấy gần như không hiểu từ đó. Tôi giải thích, bạn biết đấy, khi mọi thứ khó khăn và bạn cảm thấy căng thẳng, ông ấy nói, “Ôi, ôi.” Tôi bảo, “Vâng, đôi khi vào ban đêm, một con dê sẽ ra ngoài, và tôi phải đi tìm nó.” Và đôi khi, bạn biết đấy, khi những con dê sinh sản, tôi phải dậy sớm. Vậy là họ có mức độ căng thẳng rất thấp. Họ cũng có điều gì đó rất quan trọng, chính là cộng đồng. Họ có cảm giác thuộc về và kết nối với nhau. Tôi đã gặp Julia, người 100 tuổi, xin lỗi, 103 tháng, cô ấy nói với tôi. Tôi đoán nó giống như khi bạn năm tuổi, tôi năm và ba phần tư, cô ấy như, “Tôi 103 tháng.” Và cô ấy vẫn còn làm việc, cô ấy vẫn làm đồ cho đám cưới và thảm trải bàn và tất cả mọi thứ. Cô ấy không có con, nhưng cháu gái và cháu trai của cô ấy đã mời cô đến ở cùng họ. Và vì vậy cô ấy đã sống cùng họ. Hoặc một người khác, Carmine, đã mất vợ, nhưng ông ấy sống cùng các thành viên trong gia đình và đang quản lý một vườn rau lớn ở tuổi 86 cùng với động vật, cừu và thỏ. Vì vậy, tất cả họ đều là một phần của cộng đồng. Họ có những buổi gặp gỡ. Họ tổ chức lễ kỷ niệm cùng nhau. Có cảm giác thuộc về. Không có viện dưỡng lão. Không có sự cô đơn. Cô đơn thực sự là như việc hút thuốc lá. Ý tôi là, chúng ta đang có một dịch bệnh cô đơn và sự cô lập ở Mỹ và đang tăng lên trên toàn cầu. Và điều đó rất nguy hiểm. Nó giống như đang hút hai gói thuốc lá mỗi ngày. Làm thế nào mà chúng ta biết? Làm thế nào mà chúng ta biết rằng điều đó nguy hiểm? Có rất nhiều nghiên cứu về điều này. Bằng chứng về điều này là rất lớn. Thực tế, Tổng Giám Đốc Y tế Mỹ vừa mới công bố một tuyên bố về điều này và một sáng kiến điều chỉnh sự cô đơn bởi vì nó không chỉ là nguyên nhân của sự không hạnh phúc, mà còn là bệnh tật và cái chết thực sự. Tại sao chúng ta lại cảm thấy cô đơn? Điều gì đang xảy ra? Bạn có nghĩ rằng đó là gì? Có phải internet không? Ôi, vâng. Nghĩ về điều đó. Chúng ta đã từng dựa vào nhau trong cộng đồng để sống như họ, ví dụ như vậy. Tôi đã hỏi, bạn biết không, Silvio, khi có tất cả những con cừu này, bạn quản lý như thế nào? Ông ấy trả lời, “Vâng, bạn biết đấy, tất cả bạn bè của tôi đều đến, và đến lúc chia sẻ cừu, họ sẽ đến và giúp.” Cuộc sống thì gắn kết một cách tự nhiên. Bạn đến nhà ai đó, đi dạo trên phố, bạn ngồi ở quán cà phê. Bạn có một khu phố. Bạn có gia đình. Chúng ta đã đánh mất điều đó. Chúng ta đều di động. Chúng ta đều di chuyển xung quanh. Chúng ta đang ngày càng tách biệt khỏi gia đình. Chúng ta, bạn biết đấy, trực tuyến hầu hết thời gian. Chúng ta có Facebook thay vì thời gian gặp gỡ mặt đối mặt thực sự. Ý tôi là, thật tuyệt khi ngồi đây với bạn trực tiếp, đúng không? Vâng, tôi nghĩ vậy. Và đó là điều mà chúng ta đã mất. Và chúng ta đã đánh mất giá trị của những mối quan hệ và văn hóa thành công, thành tựu. Và điều đó chỉ đơn giản là tách chúng ta ra khỏi những gì thực sự quan trọng, đó là cộng đồng nhân loại. Liệu có cách nào để quay trở lại không? Bạn có nghĩ thế không? Bởi vì tôi đã nghĩ về điều này ngày hôm qua. Nghe này, tôi đã nói về điều này một lần hoặc hai lần rồi, nhưng tôi đã thử Vision Pro ngày hôm qua. Ôi, bạn đã thử à? Vâng, và công nghệ thật tuyệt vời, nhưng những tác động tiềm tàng trong lâu dài thì thật đáng sợ. Vâng, bạn chỉ cần đeo nó cả ngày và quên mất. Chính xác. Và nó thật tuyệt vời.
    Dưới đây là bản dịch của đoạn văn sang tiếng Việt:
    Giống như việc tôi có thể chỉ ngồi đó và những điều tôi làm với bàn tay trên đùi của mình ảnh hưởng đến tất cả những màn hình khổng lồ trước mặt tôi. Bạn có thể thấy khi phát triển rằng điều này sẽ trở nên rẻ hơn và rẻ hơn và rẻ hơn và dễ tiếp cận hơn. Những ứng dụng sẽ ngày càng tốt hơn. Và sau đó chúng ta nghĩ về điều đó có ý nghĩa gì đối với sự cô đơn. Đúng vậy. Khi tôi có thể đi chơi với bạn bè trong một thế giới ảo và làm việc trong một thế giới ảo, hẹn hò trong một thế giới ảo, xem khiêu dâm trong một thế giới ảo và tất cả những điều này. Tôi vẫn thích việc ôm và nắm tay. Làm thế nào để bạn làm điều đó? Bạn không thể làm điều đó ở đó. Bạn có hy vọng rằng chúng tôi có thể xoay chuyển tình trạng cô đơn và cách ly không? Ý tôi là, đây là một vấn đề khó. Tôi nghĩ chúng ta cần suy nghĩ lại về cách sống và những gì chúng ta làm trong các cộng đồng mà chúng ta xây dựng. Và tôi nghĩ có nhiều nỗ lực đó đang diễn ra khắp nơi. Vì vậy, đồng thời với việc chúng ta thấy dịch bệnh cô đơn này, chúng ta cũng thấy nhiều sáng kiến ​​về xây dựng cộng đồng và kết nối và sự thuộc về. Và có rất nhiều cộng đồng mà tôi tham gia đang diễn ra. Và tôi là thành viên hội đồng của một tổ chức gọi là Trung tâm Thuộc về, thực sự tập trung vào việc giải quyết cô đơn và tạo ra các cách thức và cơ chế để mọi người kết nối và bên nhau trong thời gian thực. Tôi nghĩ điều này cần phải là một điều có tính hệ thống. Tôi nghĩ với nhiều vấn đề mà chúng tôi đã nói về liên quan đến tuổi thọ và chế độ ăn uống, câu trả lời tốt nhất có lẽ sẽ là những lời giải thực sự mang tính hệ thống đến từ cách chúng ta thiết kế xã hội. Như quy định và chính sách và cách mà chúng ta thiết kế các thành phố và không gian xanh và thư viện và trung tâm cộng đồng và tất cả những thứ như vậy. Tôi đã nhận ra đây là một vấn đề từ rất lâu trước đây, và tôi đã đến Haiti sau trận động đất và tôi đã đến giúp đỡ ở đó khi mà nơi đó chỉ toàn là thảm họa, là một trong những đội y tế đầu tiên có mặt tại chỗ. Và trong quá trình đó, tôi đã gặp Paul Farmer, một bác sĩ tầm nhìn từ Harvard, người đã đến Haiti và giúp giải quyết vấn đề về bệnh lao và AIDS bằng cách xây dựng đội ngũ nhân viên y tế cộng đồng. Và sau đó ông ấy đã xây dựng một mạng lưới nhân viên y tế cộng đồng với hơn 11.000 người trên toàn cầu. Đây là một mô hình cho Quỹ Clinton và Gates. Và những gì ông ấy nhận ra là chúng ta không thiếu khoa học đúng hay thuốc men đúng để chữa trị những vấn đề này. Chúng ta biết phải làm gì với bệnh lao và AIDS. Đó là thiếu những người có thể làm những việc cơ bản mà họ cần như nước sạch hay có chiếc đồng hồ để biết thời gian. Vì vậy, ông ấy đã xây dựng mạng lưới nhân viên y tế cộng đồng này và nhận ra rằng cộng đồng chính là liều thuốc. Và họ là hàng xóm của ông. Và tôi đã quay trở lại từ sự chuyển động đó, và tôi nhận ra rằng bệnh mãn tính cũng là một vấn đề, rằng bệnh mãn tính không lây nhiễm nhưng là lây lan. Bạn có khả năng bị thừa cân hơn nếu bạn bè của bạn thừa cân hơn là nếu các thành viên trong gia đình bạn thừa cân. Mạng lưới xã hội của bạn quan trọng hơn mạng lưới di truyền của bạn trong việc xác định sức khỏe của bạn. Và về cơ bản, bạn nhìn xung quanh năm người bạn thân nhất của bạn, có lẽ bạn cũng giống họ thôi, đúng không? Và vì vậy, tôi nhận ra rằng chúng ta cần sử dụng sức mạnh của cộng đồng để biến đổi sức khỏe và hành vi của chúng ta. Và tôi có thể nói cho bạn biết phải ăn gì và phải làm gì. Nhưng nếu tất cả bạn bè của bạn đang làm ngược lại, điều đó sẽ rất khó khăn, đúng không? Vì vậy, tôi đã tạo ra một chương trình với Rick Warren gọi là Kế hoạch Daniel, một chương trình sức khỏe dựa trên đức tin, nơi chúng tôi đã có 15.000 người đăng ký trong tuần đầu tiên với hàng trăm nghìn bảng giảm cân trong năm đầu tiên. Và chúng tôi đã tạo ra một cuốn sách gọi là Kế hoạch Daniel về cách thực hiện điều này trong cộng đồng. Vậy nên, chúng tôi gọi nó là 5 Fs để khỏe mạnh, đúng không? Đó là đức tin, bạn bè, thực phẩm, thể dục và sự tập trung, đó là tâm lý của bạn. Và thật sự rất hiệu quả. Chúng tôi đã mở rộng ra 1.000 chuyến đi vòng quanh thế giới, và thực sự đã giúp mọi người thực hiện điều này trong các nhóm nhỏ. Vì vậy, không có huấn luyện viên sức khỏe, không có chuyên gia dinh dưỡng, chỉ có tôi và một bác sĩ khác. Và chúng tôi đã tạo ra chương trình này, mà có thể được thực hiện trong một chương trình giảng dạy mà mọi người thực hiện trong các nhóm nhỏ cùng nhau. Và nhà thờ này, Nhà thờ Saddleback cùng với Rick Warren, đã có cơ sở hạ tầng sẵn có của các nhóm gặp nhau mỗi tuần. Vì vậy, chúng tôi đã tận dụng điều đó và đưa chương trình giảng dạy vào đó, và mọi người đã thực hiện nó. Và thật sự rất mạnh mẽ. Và chúng tôi đã thấy điều đó giờ đây tại Cleveland Clinic nơi tôi làm việc, và chúng tôi đã thực hiện điều đó với các nhóm ở đó nữa. F cuối cùng, sự tập trung. Có phải đó cũng là một từ bao trùm cho mục đích không? Mục đích, ý nghĩa và mục đích, đúng. Đúng vậy, từ việc đọc các tác phẩm của bạn, tôi đã học được rằng mục đích là một yếu tố liên quan đến tuổi thọ. 100%. Đến mức nào? Ý tôi là, dữ liệu rất rõ ràng. Một bài báo gần đây trong Tạp chí Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ cho thấy những người có ý nghĩa và mục đích sống lâu hơn bảy năm. Và họ có ý nghĩa gì về ý nghĩa và mục đích trong bối cảnh đó? Đó là bất cứ điều gì mà ý nghĩa và mục đích của bạn là. Nó có thể là bạn muốn ở đó cho cháu của bạn. Nó có thể là bạn là một nhà khoa học và muốn thực hiện một phát hiện. Nó có thể là bạn là một nhà văn và bạn muốn viết cuốn tiểu thuyết tiếp theo của mình. Nó không nhất thiết phải là một công việc. Không, nó không cần phải như vậy. Ý tôi là, đối với tôi, mục đích của tôi là chấm dứt nỗi khổ không cần thiết cho hàng triệu người thông qua sức mạnh của tư duy và mô hình mới này. Và công ty mới mà tôi đồng sáng lập, Function Health, là đầu tàu đầu tiên có thể làm điều đó một cách quy mô lớn bằng cách trao quyền cho mọi người với dữ liệu sức khỏe của chính họ, cung cấp cho họ một đồng hành AI để nâng cao sức khỏe của họ và giúp họ hiểu những gì đang diễn ra trong thời gian thực. Và đối với tôi, xây dựng điều đó, tạo ra điều đó, mở rộng điều đó, giúp mọi người tiếp cận những thứ thực sự khó kiếm cho mọi người. Điều đó không xảy ra trong văn phòng bác sĩ của bạn hoặc hệ thống chăm sóc sức khỏe của bạn. Nó không diễn ra trong cuộc kiểm tra sức khỏe hàng năm của bạn.
    Bạn không nhận được những kiến thức mới nhất về khoa học và y học. Vậy làm thế nào để chúng ta thúc đẩy sự thay đổi đó? Đối với tôi, điều đó thúc đẩy tôi mỗi ngày. Nó khiến tôi phấn khởi khi thức dậy và tôi rất đam mê. Tất nhiên, tôi cũng đam mê với bạn bè và cộng đồng của mình. Tôi đam mê về sức khỏe của bản thân. Tôi đam mê việc vui vẻ và làm những điều tôi yêu thích. Vì vậy, tôi nghĩ rằng rất quan trọng để thiết kế cuộc sống của bạn dựa trên các giá trị của bạn. Bạn quan tâm đến điều gì? Điều gì quan trọng với bạn? Điều gì khiến bạn sống động? Điều gì mang lại cho bạn năng lượng? Điều gì lấy đi năng lượng của bạn? Và hãy tập trung vào những điều giúp bạn đến được nơi bạn muốn. Tại sao không có mục đích lại khiến chúng ta chết sớm hơn? Ý tôi là, bạn thấy điều đó mọi lúc, Steven. Bạn nhìn vào, bạn biết đấy, những người nghỉ hưu thật sự ở độ tuổi nghỉ hưu ở đây là 65, mà tôi sẽ bước vào năm nay, điều đó thật đáng sợ khi nói ra. Nhưng bạn biết đấy, tôi chỉ vừa mới bắt đầu. Và mọi người nghĩ, bạn biết không, nếu bạn nhìn vào những người nghỉ hưu, tỷ lệ tử vong diễn ra rất nhanh. Giống như những người nghỉ hưu thì chết. Như có tỷ lệ tử vong cao hơn rất nhiều. Nếu, ví dụ, bạn đã kết hôn và vợ/chồng của bạn chết và hai bạn đã ở bên nhau suốt đời, bạn có khả năng chết rất nhanh sau đó. Điều này có bắt đầu hỗ trợ cho điều đó không? 100%. 100%. Thật điên rồ. Vâng. Tại sao? Chuyện gì xảy ra vậy? Bạn biết không, nếu bạn ngừng chuyển động, bạn sẽ bị trầm cảm. Vâng, bạn sẽ bị trầm cảm. Tôi có một bệnh nhân đã có mối quan hệ đẹp nhất. Đó là một tình yêu sâu sắc. Họ đã ở bên nhau khoảng 40 năm. Và vợ anh ấy bị ung thư vú và cô ấy đã không qua khỏi. Khi anh ấy chết và anh ấy là một người khỏe mạnh, anh ấy rất fit và khỏe, ăn uống tốt, anh ấy đã bị suy tim, như thực sự suy tim. Tim anh ấy không bơm được và anh ấy có một tình trạng y tế thực sự đã được phát hiện qua các quét và hình ảnh. Anh ấy đang gặp vấn đề. Nó giống như, wow, bạn biết không, tôi đã tra cứu và thực sự có bằng chứng về sốc cảm xúc và mất mát, tan vỡ trái tim. Nhưng cuối cùng trái tim của anh ấy đã tan vỡ và điều đó đã khiến trái tim của anh ấy thực sự tan vỡ về mặt thể chất, không chỉ về mặt cảm xúc. Và chúng tôi đã có thể đưa anh ấy trở lại và khắc phục điều đó bằng cách đối xử với nỗi đau cảm xúc và bằng cách sử dụng chữa bệnh năng lượng và rất nhiều điều khác với anh ấy đã giúp anh ấy vượt qua nó. Nhưng đó là lúc tôi như, wow, bạn biết không, tâm trí, bạn biết đấy, ngay cả nhà thuốc lớn nhất và quyền lực nhất thế giới cũng nằm giữa hai tai bạn, và nó có thể làm đủ thứ. Đúng vậy. Vâng. Chấn thương đóng vai trò trong tuổi thọ của chúng ta. 100%. Ý tôi là, bạn biết không, thật tuyệt vời làm sao trong trường y, chúng tôi không học điều này, nhưng có một mối liên hệ rất rõ ràng giữa chấn thương và mọi thứ trong cuộc sống của bạn, nhưng đặc biệt là bệnh tật. Có một bảng hỏi mà chúng tôi sử dụng gọi là bảng hỏi ACE, các sự kiện bất lợi trong thời thơ ấu. Và nó cơ bản hỏi bạn một loạt câu hỏi. Bạn có thể tra cứu nó trực tuyến. Bạn có thể liên kết đến nó trong ghi chú chương trình của bạn miễn phí. Và nó hỏi, cha mẹ bạn có ly hôn không, trong gia đình bạn có rượu hay không, cha mẹ bạn đã cãi nhau trước mặt bạn chưa? Có ai đó đánh bạn không? Bạn có bị lạm dụng tình dục không? Và bạn chỉ đi qua danh sách này về bất kỳ thành viên nào trong gia đình ở tù, bạn biết không? Và càng cao điểm số của bạn, bạn càng có khả năng gặp phải vấn đề sức khỏe. Béo phì, có bệnh tự miễn, bị ung thư, bị bệnh tim, bị tiểu đường. Thật sự nổi bật. Và vì vậy, chấn thương được ghi nhận trong cơ thể của bạn. Có một cuốn sách gọi là The Body Keeps the Score và Carolyn Mace, bạn biết đấy, là một người có phần huyền bí đã nói, tiểu sử của bạn trở thành sinh물 học của bạn. Và nó cũng hoạt động theo chiều ngược lại, từ trên xuống, đúng không? Sinh học của bạn có thể trở thành tiểu sử của bạn nếu bạn ăn những thứ không tốt và bạn thiếu dinh dưỡng và bạn có tất cả những vấn đề sức khỏe này và bị nhiễm độc thủy ngân. À, điều đó có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần của bạn trong câu chuyện của bạn. Nhưng chúng tôi thực sự biết rằng chấn thương của bạn đang ảnh hưởng đến sinh học của bạn. Và vì vậy chúng ta phải giải quyết điều này trong y học, dù đó là trầm cảm hay các bệnh tự miễn hoặc các vấn đề sức khỏe khác. Và bây giờ chúng tôi có một cuộc cách mạng tuyệt vời trong các chất psychedelic, mà lần đầu tiên cho chúng tôi thấy rằng chúng tôi có các phương pháp điều trị cho những thứ như PTSD, mà thật sự rất khó để điều trị. Bạn có thể cho người ta một loại thuốc an thần, bạn biết đấy, nhưng đó là tất cả. Và có thể một chút liệu pháp, mà gần như không hiệu quả nếu như vậy. Nhưng bạn bắt đầu làm việc với những hợp chất này mà thay đổi cấu trúc và chức năng của não, điều đó thật sự tuyệt vời đối với tôi. Không chỉ giống như thuốc bình thường mà bạn uống, và bạn phải tiếp tục uống nó. Nếu bạn uống ozemic một lần, bạn sẽ tiếp tục giảm cân mãi mãi, đúng không? Giống như uống những chất psychedelic này, bạn biết không, một hoặc hai lần. Và nó thay đổi chức năng sinh lý của bạn và phản ứng não của bạn. Nó thay đổi các hợp chất trong não của bạn như BDNF mà phát triển kết nối não mới và sửa chữa và chữa lành những thứ trong não của bạn. Và vì vậy chúng tôi đang thấy những cách mới để đối phó với chấn thương mà tôi cảm thấy rất thú vị. Và MAPS là một tổ chức, Hiệp hội Nghiên cứu Đa ngành về Các nghiên cứu Psychedelic. Bạn có thể chia sẻ liên kết đó, nhưng nó chia sẻ tất cả nghiên cứu về điều trị trầm cảm, lo âu, phản ứng chấn thương, PTSD, vấn đề quan hệ. Bạn nghĩ gì về các chất psychedelic? Bạn đã thử chúng chưa? Có, tôi đã thử. Bạn đã thử những loại nào? Bạn biết đấy. Tất cả chúng. Bạn chưa thử loại nào? Tôi chưa thử Ibogaine. À, được rồi. Nó khá mạnh cho việc trị nghiện, đúng không? Vâng. Nhưng, bạn biết đấy, tôi lớn lên trong những năm 70. Vì vậy, nấm thần kinh là một phần lớn trong sự khai sáng và hành trình cá nhân của tôi. Tôi đã thử LSD. Tôi đã thử peyote. Tôi đã thử ayahuasca. Tôi đã thử bufo. Tôi đã thử hầu hết tất cả chúng vì tôi là một cuộc phiêu lưu trong sinh học và tâm trí của mình. Và tôi có thể nói với bạn rằng chúng thực sự đã giúp tôi. Loại nào đã giúp bạn nhiều nhất? Và cho tôi một câu chuyện về cách nó đã giúp bạn. Bạn gái của tôi thực sự đang ở Costa Rica ngay bây giờ để phục vụ ayahuasca.
    Và tôi đã dành một năm rưỡi để đầu tư và chúng tôi đã đưa một công ty về tâm lý trải nghiệm công khai có tên là Thai Life Sciences. Vì vậy, tôi đã hợp tác với MAPS và Compass Pathways. Tại Thai, chúng tôi đã đầu tư vào Compass Pathways, vì vậy tôi đã đầu tư khá nhiều…
    Tôi biết rằng bạn rất quan tâm đến điều đó. Vâng, tôi đã dành khoảng một năm rưỡi, khoảng một năm làm giám đốc sáng tạo cho công ty. Hoàn toàn vì tôi chỉ đơn giản là quan tâm. Vì vậy, tôi đã đầu tư khoảng bảy con số vào doanh nghiệp. Sau đó, tôi gia nhập với vai trò giám đốc sáng tạo để ở gần. Và hợp đồng của tôi cơ bản là rời đi vào ngày IPO. Vì vậy, công ty đã lên sàn NASDAQ với giá trị 3,4 tỷ và tôi đã rời đi ngay hôm sau. Thật tuyệt vời. Thật tuyệt vời.
    Nhưng đó là vì tôi quan tâm đến sức khỏe tâm thần. Tôi đã nghe về dịch bệnh sức khỏe tâm thần này. Không có câu trả lời tốt nào. Vâng. Các chất tâm lý và những nghiên cứu lâm sàng liên quan đến các vấn đề như psilocybin, hợp chất hoạt tính của nấm kỳ diệu, thực sự rất thú vị. Thú vị. Vâng. Và tôi không cần phải làm việc. Đúng vậy. Thật hấp dẫn.
    Ý tôi là, gần đây tôi đã nghe một bài thuyết trình từ một nhà khoa học tại Stanford đang nghiên cứu Ibogaine cho chấn thương, trầm cảm, lo âu, nhưng nghiện. Và điều đó khá thú vị. Đây là một hợp chất mà bạn lấy từ vỏ cây ở Tây Phi, cây Iboga. Nó bằng cách nào đó ngăn chặn cơn thèm thuốc. Vâng. Vì vậy, chúng ta biết về mặt y học rằng khi bạn ngừng sử dụng narcotics, bạn sẽ trải qua cơn thèm thuốc sinh lý, điều này là một hiện tượng y tế. Nó chỉ đơn giản dừng lại bằng cách nào đó. Giống như một cơn điên—
    Cũng chỉ trong một liều. Một liều. Bây giờ có những chất chuyển hóa tồn tại lâu hơn, như Ibogaine, có thể làm giảm những tác động đó và chặn các thụ thể. Và chúng ta thực sự chưa hiểu rõ về điều này. Nhưng tôi đã có một suy nghĩ, đó là khi bạn nhìn vào thang đo nghiện thực phẩm của Yale, một thước đo đã được xác nhận cho nghiện thực phẩm. Bây giờ, những người khác nhau có mức độ khác nhau, đúng không? Có những người không thể ngừng ăn bánh ngọt, và có những người thỉnh thoảng thèm một chút kem. Đó không phải là nghiện thực phẩm. Nhưng khi bạn nhìn vào dữ liệu toàn cầu, 14% người lớn và 12% trẻ em đáp ứng các tiêu chí theo thang đo nghiện thực phẩm của Yale cho nghiện thực phẩm. Từ thực phẩm siêu chế biến, từ đường, hoặc carbohydrate tinh chế.
    Vì vậy, tôi thực sự đã nói chuyện với một trong những nhà nghiên cứu hàng đầu về ribogaine. Tôi đã nói, “Liệu có không thú vị khi thực hiện một cuộc thử nghiệm nơi chúng tôi tìm những người có vấn đề nghiện thực phẩm, và cho họ Ibogaine, và xem điều gì xảy ra.” Ý tôi là, điều này có thể rất thú vị, bạn biết đấy, nó có thể dừng lại. Và có thể sẽ có, và tôi nghĩ sẽ có, nor Ibogaine, là một chất chuyển hóa của Ibogaine mà tôi nghĩ có thể tạo ra nhiều hiệu ứng, đó là một thứ bạn có thể sử dụng hàng ngày, thay vì Ozempic, chẳng hạn. Những gì tôi nghe về Ibogaine là tác dụng phụ khá… Vâng, nó có thể khá đáng kể, nhưng tác dụng phụ chính là tác dụng phụ về tim. Nó làm tăng một cái gọi là khoảng QT, điều này có thể khiến bạn rơi vào nhịp tim không đều, có thể gây nguy hiểm cho tim bạn. Và bạn phải được theo dõi khi sử dụng nó. Nhưng chúng tôi đã phát hiện ra rằng nếu bạn sử dụng liều cao hơn và thậm chí là magiê tiêm tĩnh mạch, mà thực sự là điều mà chúng tôi sử dụng trong phòng cấp cứu để điều trị rối loạn nhịp tim, như nếu tim của bạn đập như điên và bạn sắp chết, chúng tôi sẽ cho bạn magiê tiêm tĩnh mạch như một biện pháp cuối cùng. Vậy, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách dùng magiê, và điều đó dừng lại hiện tượng đó. Vì vậy, có rất nhiều cách để xử lý điều này. Nhưng tôi thực sự nghĩ rằng chúng ta đang sống trong một kỷ nguyên tâm lý, và điều đó thực sự khiến tôi cảm thấy phấn khởi vì tôi nghĩ có rất nhiều vấn đề mà với tư cách là một bác sĩ tôi không thể giải quyết. Bạn biết đấy, nếu ai đó gặp vấn đề sức khỏe, nhưng chấn thương của họ kiểm soát hành vi của họ, và trừ khi họ giải quyết chấn thương đó, rất khó để giải quyết những điều mà họ cần làm để khắc phục hành vi trong cuộc sống của họ, đúng không? Vì vậy, nếu bạn bị chấn thương vì bạn đã bị hiếp dâm hoặc bị lạm dụng tình dục khi bạn còn nhỏ, bạn biết đấy, và tôi cũng đã trải qua chấn thương riêng của mình. Tôi đã bị loạn luân khi còn nhỏ. Tôi đã có một tuổi thơ tương đối khó khăn theo nhiều cách. Loạn luân khi bạn còn nhỏ. Vâng. Vâng. Vì vậy, tôi đã phải đối mặt với điều này và việc đó đã thực sự giúp tôi phục hồi và sửa chữa cấu trúc cảm xúc của mình và tạo ra một cảm giác an toàn và bảo mật, điều mà tôi không có trước đây.
    Bạn có những triệu chứng nào liên quan đến chấn thương đó trong cuộc sống sớm của bạn hoặc cuộc sống trưởng thành không? Một trăm phần trăm. Bạn biết đấy, tôi rất bình thường, rõ ràng. Ý tôi là, tôi đã có bằng cấp bác sĩ, viết nhiều cuốn sách ở nhiều nơi trên thế giới, nhưng thực sự nó đã ảnh hưởng đến cách mà tôi có trong các mối quan hệ. Vấn đề sức khỏe tình dục của bạn hoặc các mối quan hệ lãng mạn của bạn? Sức khỏe tình dục của tôi, nhiều hơn là các mối quan hệ lãng mạn của tôi. Được rồi. Ý tôi là, đôi khi là các mối quan hệ công việc nơi tôi thực sự đã phát triển một mô hình. Và đó cũng là chấn thương mà tôi gặp phải từ mẹ tôi, người là một phụ nữ tuyệt vời. Bà là con của cha mẹ khiếm thính. Vì vậy, bà đã phải trở thành cha mẹ của họ. Và bà cơ bản trở thành một đứa trẻ có trách nhiệm, thành người lớn. Vì vậy, bà chưa bao giờ có một tuổi thơ. Và sau đó, bà đã làm điều tương tự với tôi. Bà đã khiến tôi trở thành nhà trị liệu của bà vì bà bị trầm cảm và trong những cuộc hôn nhân tồi tệ và chọn những người đàn ông bị tổn thương vì bà nghĩ rằng tình yêu là chăm sóc những người bị tổn thương. Vì vậy, tôi đã phát triển một khoảng trống lớn trong trái tim mình và tôi không thể thực sự vượt qua điều đó. Và vì vậy, tôi đã làm rất nhiều công việc, thực hiện các hành trình chữa bệnh. Tôi đã thử rất nhiều loại hình trị liệu khác nhau. Và tôi đã có thể thực sự vượt qua và giải phóng điều đó. Và khi tôi làm được, cảm giác như là, đúng nghĩa là lập trình đã thay đổi. Bạn biết đấy, có một giọng nói nhỏ trong đầu bạn mọi lúc. Đôi khi nó là một giọng nói rất khó chịu trong đầu bạn và nó chỉ nói những điều mà bạn biết, bạn chỉ ước gì nó đừng nói. Hoặc nó chỉ huy hành vi của bạn theo những cách mà bạn ước gì nó đừng làm. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng điều này có thể xảy ra, nhưng thực sự giọng nói đó đã thay đổi.
    Và những gì nó nói đã thay đổi và cách mà nó trong các mối quan hệ cũng đã thay đổi. Và nó khác biệt về mặt sinh lý và tôi không cảm thấy có cảm giác chấn thương. Và tôi có một người bạn khác cũng gặp phải điều tương tự, và cậu ấy có, bạn biết đấy, một người mẹ hay la hét và đó là một trải nghiệm traumatizing. Không thể nói sự thật và không thành thật vì cậu ấy sợ sẽ bị tấn công và tổn thương. Và vì vậy, cậu ấy là cậu bé nhỏ và thấy phần não bộ này của cậu ấy không hoạt động. Và chúng tôi đã giúp cậu ấy trị liệu bằng MDMA, mà bạn biết đấy, MDMA là một hợp chất không giống như một loại thuốc huyễn hoặc, nhưng nó có tác dụng đối với PTSD. Và cậu ấy nói rằng như thể phần não của cậu ấy đã tắt đi và cậu ấy ngừng cảm thấy điều đó. Và cậu ấy có thể nói sự thật và chia sẻ những gì cậu ấy cảm thấy, và, bạn biết đấy, điều đó rất mạnh mẽ.
    Và những triệu chứng mà bạn trải qua trong cuộc sống sau này với các mối quan hệ, điều đó giống như là một chút khó khăn trong việc tìm kiếm sự gắn bó? Bạn biết đấy, tôi có cái mà gọi là kiểu gắn bó lo âu. Về cơ bản, tôi lo lắng về mối quan hệ và sẽ không thành thật với cảm giác của mình hoặc những gì tôi đang làm. Và không phải là tôi đang nói dối, như kiểu tôi đang nói dối, nhưng do sự thiếu sót hoặc nếu tôi nói ra cảm xúc của mình hoặc những gì tôi muốn, thì họ sẽ rời bỏ tôi hoặc họ sẽ biến mất. Và vì vậy, tôi đã tạo ra một cái lỗ trong sự trống rỗng này ảnh hưởng đến các mối quan hệ của tôi và điều đó thật tồi tệ. Vì vậy, nếu bạn gái của tôi, ví dụ, tôi chỉ từ bạn gái này, cô ấy là một người hoàn hảo và cô ấy thật sự khó khăn trong việc mở lòng và cô ấy có kiểu gắn bó né tránh. Vào một lần, tôi đã không gặp cô ấy trong ba tuần và cô ấy không thực sự muốn kết nối hay ôm hay ở bên nhau và cô ấy nói, “Tôi có thể làm quen với bạn.” Và tôi cảm thấy như một phản ứng visceral của nỗi hoảng sợ và sợ hãi và tổn thương, và như, giờ tôi không còn cảm giác đó nữa.
    Điều gì đã giúp bạn giải quyết vấn đề đó? Hãy làm việc của bạn sớm hơn. Cuộc sống của bạn sẽ trở nên khó khăn. Tôi nghĩ tôi ước gì, bạn biết đấy, khi tôi bị bệnh với căn bệnh mãn tính và tôi bị hội chứng mệt mỏi mãn tính và tôi có vấn đề với nấm mốc, bệnh Lyme, và tôi đã rất ốm, bạn biết đấy. Và tôi đã không có một lộ trình, tôi không có một con đường, bạn biết đấy, tôi không biết phải làm gì. Và vì vậy tôi đã lò dò trong bóng tối và tìm thấy một mảnh vụn ở đây và một mảnh vụn ở đó. Và tôi đã nói chuyện với người này, người kia, tôi đã ghép lại toàn bộ cách tiếp cận này cuối cùng đã cho phép tôi khỏi bệnh. Và tôi ước gì tôi đã biết những gì tôi biết bây giờ, nó sẽ tốt hơn trong một năm, không phải 10 năm, để trở nên tốt hơn hoặc có thể thậm chí ngắn hơn. Và nếu tôi đã làm việc với bản thân khi tôi 20 và 30 tuổi và không chờ đến khi tôi 50 và 60 tuổi, tôi sẽ không, bạn biết đấy, ngăn chặn rất nhiều đau đớn.
    Vì vậy, lời khuyên của tôi cho mọi người là, nếu bạn đang gặp khó khăn với bất kỳ vấn đề quan hệ nào với bản thân, có nhiều việc cần làm. Có những con đường tuyệt vời, kỳ diệu ngoài kia để giúp bạn xem xét những điều như phương pháp của Byron Katie, bạn biết đấy, được gọi là công việc, mà là một cách nhìn nhận suy nghĩ của riêng bạn và góc nhìn của bạn. Có rất nhiều điều bạn có thể làm. Thuốc điều trị huyễn hoặc, trị liệu hỗ trợ MDMA, trị liệu hỗ trợ Psilocybin, nó đang đến. Nó chưa có sẵn cho tất cả mọi người, nhưng nó đang đến rất nhanh. Tôi nghĩ có thể thậm chí trong năm nay trị liệu hỗ trợ MDMA sẽ được FDA phê duyệt. Vì vậy, tôi cảm thấy như mọi người đều đang trên hành trình của riêng mình, nhưng bạn không cần phải bị mắc kẹt trong khuôn khổ sinh học hoặc tâm lý mà bạn đang có bây giờ. Như có một cách để chữa khỏi bất kỳ lúc nào, dù bạn 65 hay 25 tuổi. Tôi nghĩ đây là điều cốt yếu trong mối quan tâm của rất nhiều người, nhưng cũng là sự kháng cự, chúng ta coi bản thân là bất biến. Đặc biệt là bạn càng lớn tuổi, bạn càng có xu hướng cho rằng cả sức khỏe, động lực, chấn thương, tâm trí của chúng ta đều như vậy. Đây là chính tôi bây giờ. Có thể tôi có thể hành động khác đi hoặc bất cứ điều gì. Tôi có thể học cách và mẹo để kiểu như, tôi không biết, trở nên giỏi hơn trong việc bán hàng hoặc diễn thuyết. Nhưng về cơ bản, cái rác rưởi của tôi là cái rác rưởi của tôi. Đó là tôi.
    Và điều đó giữ chúng ta như vậy, kìm hãm chúng ta. Vâng. Vì vậy, thông điệp của tôi là, số một, chúng ta bây giờ đã có khoa học, công nghệ và y học để nâng cấp phần mềm sinh học của bạn và đảo ngược bệnh mãn tính, đảo ngược tuổi sinh học của bạn. Tuổi sinh học của tôi là 43, mặc dù tôi 65 tuổi. Họ biết tuổi sinh học của bạn như thế nào? Chà, đó là một công nghệ khá fancy xem xét một cái gì đó gọi là epigenome, cái nằm trên genome của bạn, bộ điều chỉnh biểu hiện gen của bạn, cái thay đổi dựa trên những tổn thương và điều trong cuộc sống của bạn, cho dù đó là chế độ ăn uống, độc tố, lối sống. Vì vậy, bây giờ chúng tôi có thể đo lường điều đó. Vì vậy, đó là điều đã xảy ra. Bạn có thể nâng cấp phần mềm sinh học của mình và bạn có thể nâng cấp phần mềm tâm lý, cảm xúc, tâm linh của mình. Điều đó thực sự có thể và tôi đã thấy điều đó xảy ra. Tôi đã thấy điều đó xảy ra với rất nhiều người. Tôi nghĩ cách mạng huyễn hoặc có thể giống như zempic cho sức khỏe tâm thần, bạn biết đấy, nhưng với nhiều tác dụng phụ. Ý tôi là, có hồ sơ an toàn thực sự đáng kinh ngạc cho những hợp chất này. Chúng thực sự rất an toàn và chúng không thực sự có tác dụng phụ và bạn không cần phải sử dụng chúng quá thường xuyên để có lợi ích.
    Nếu bạn đã thấy bài viết gần đây nhất của tôi trên LinkedIn, bạn có thể đã thấy rằng tôi đang trong một đợt tuyển dụng mạnh mẽ tại công ty của mình, Flight Group, cố gắng tìm kiếm tài năng tốt nhất thế giới. Và trong suốt những năm qua, việc tuyển dụng đầu tiên của tôi luôn là trên LinkedIn jobs, nơi tự hào là nhà tài trợ cho podcast này. Điều này là vì hai lý do. Thứ nhất, LinkedIn không chỉ là một bảng việc làm khác. Nó có một mạng lưới rộng lớn với hơn một tỷ chuyên gia và ứng viên chất lượng, mà tôi tin là nơi tốt nhất để tìm và tuyển dụng các chuyên gia mà bạn không thể tìm thấy ở nơi khác. Và thứ hai, quy trình và các tính năng của họ. LinkedIn liên tục tìm kiếm cách làm cho quá trình tuyển dụng trở nên dễ dàng hơn với các tính năng siêu dễ sử dụng và thân thiện. Việc tuyển dụng trở nên dễ dàng khi bạn có nhiều ứng viên chất lượng như vậy.
    Trên thực tế, 86% doanh nghiệp nhỏ tìm được ứng viên đủ tiêu chuẩn trong vòng 24 giờ thông qua việc làm trên LinkedIn. Đăng tin tuyển dụng miễn phí tại linkedin.com/doac. Đó là linkedin.com/doac để đăng tin tuyển dụng miễn phí ngay bây giờ. Và tất nhiên, các điều khoản và điều kiện áp dụng.
    Khi bạn nghĩ về tuổi sinh học, nếu bạn đang đưa ra một số lời khuyên về cách giảm tuổi sinh học của tôi, tôi hiện 31 tuổi.
    Bạn 31 tuổi?
    Đúng vậy, tôi 31 tuổi.
    Tôi đã từng trẻ như trẻ con.
    Tôi muốn có tuổi sinh học là 25 hoặc 21.
    Tôi biết bạn đã có Brian Johnson trên podcast. Anh ấy có lẽ đã đưa cho tôi một số lời khuyên.
    Đúng vậy, anh ấy có rất nhiều.
    Nếu bạn ăn sáng, và vào khoảng 11 giờ thì đi ngủ lúc 8 giờ.
    Không, không, khi tôi nói chuyện với Brian Johnson, tôi phải mua một thiết bị như 5.000 đô la và đeo vào người vào buổi sáng.
    Họ có hai nhánh cỏ ăn giữa trưa.
    Nhưng những điều đơn giản đã có tác động lớn nhất đến tuổi sinh học của bạn, đó là gì?
    Điểm 80/20 về điều này là gì?
    Đúng vậy.
    Chà, tôi đã viết một cuốn sách về điều đó.
    Đúng, bạn đã làm.
    Cuốn sách có tên là “Trẻ Mãi”.
    Đúng vậy.
    Và không khó lắm.
    Bạn biết đấy, như chúng ta đã nói về các khu vực xanh, đó là ăn thực phẩm thật.
    Tôi sẽ nói hãy loại bỏ thực phẩm chế biến siêu tinh chế, giảm mạnh hoặc hạn chế đường và tinh bột khỏi chế độ ăn, đặc biệt là bột mì và các sản phẩm liên quan.
    Hãy chắc chắn rằng bạn tập thể dục.
    Đúng vậy.
    Vì vậy, tôi nghĩ, bạn biết đấy, về chế độ ăn uống, chỉ để làm rõ thêm một vài điểm, hãy để cho cơ thể bạn 12 đến 14 giờ không ăn uống qua đêm.
    Bữa ăn đầu tiên nên chứa protein.
    Và nó nên chứa từ 30 đến 40 gram protein.
    Điều đó sẽ giúp bạn xây dựng cơ bắp, thứ mà là tiền tệ của sự trường thọ.
    Vì vậy, nếu bạn muốn sống lâu, mạnh mẽ và có thể làm được những việc và không gặp khó khăn khi đứng dậy từ ghế hoặc buộc dây giày, bạn cần xây dựng cơ bắp.
    Và protein là yếu tố quan trọng vào buổi sáng.
    Bạn cần có chế độ ăn giàu phytochemical, tức là nhiều rau quả màu sắc, nhiều chất béo tốt và đúng loại protein.
    Vì vậy, điều đó khá đơn giản.
    Và một lần nữa, tôi đã viết rất nhiều cuốn sách.
    Tôi có nói về chế độ ăn trong đó, nhưng đó là những điều chính trong chế độ ăn trường thọ “Trẻ Mãi”.
    Bạn nói rằng 75% đĩa thức ăn của bạn nên là rau.
    Đúng vậy.
    Điểm này về việc giới hạn protein vào khoảng 25% trên đĩa thức ăn của bạn.
    Có nguy cơ nào khi tiêu thụ quá nhiều sản phẩm từ thịt không?
    Bởi vì đây là một câu hỏi rất thú vị.
    Chúng tôi đã xem xét, ví dụ, người dân Plains, như Lakota vào đầu thế kỷ trước, vào những năm 1900.
    Họ là dân số sống lâu nhất trên hành tinh.
    Họ sống trên 100 tuổi và tất cả những gì họ ăn chỉ là thịt bò bison.
    Đó là chế độ ăn của họ, gần như vậy.
    Và một vài quả mọng và có thể một vài thứ họ có thể đào lên từ mặt đất.
    Chà, họ chỉ ăn thịt bò bison.
    Cũng gần như vậy.
    Đúng vậy.
    Họ có thể ăn gan, họ sẽ ăn các cơ quan, họ sẽ có tủy xương, họ sẽ ăn thịt và họ sẽ ăn, tôi nghĩ là một số rau từ những quả mọng hoặc rễ mà họ có.
    Nhưng nó rất hạn chế và họ đã có nhiều tuổi thọ.
    Có nghĩa là, thịt là một thực phẩm rất giàu dinh dưỡng.
    Vì vậy, tôi nghĩ thách thức với thịt, và đây là một chủ đề khác mà sẽ mất một giờ để thảo luận.
    Nhưng, bạn biết đấy, thực vật hay không thực vật, thịt hay không phải thịt.
    Thịt là một trong những thực phẩm dày dinh dưỡng nhất trên hành tinh.
    Nó là nguồn protein tốt nhất để xây dựng cơ bắp.
    Và chúng ta nên ăn thịt được nuôi theo cách tái tạo, điều này thì khó tìm.
    Nhưng có những nơi như Forced of Nature mà bạn có thể mua trực tuyến.
    Bạn có thể lấy thịt nai, bò bison, thịt hươu và thậm chí cả thịt bò.
    Và bạn có thể ăn cá chất lượng tốt, bánh ngọt, gà.
    Bạn biết đấy, chúng ta cần loại protein như vậy, đặc biệt khi chúng ta có tuổi để xây dựng cơ bắp, vì chúng ta gặp phải cái gọi là kháng anabolic.
    Cơ thể chúng ta chống lại việc xây dựng cơ bắp và bạn cần nhiều protein hơn và cần tập thể dục nhiều hơn.
    Vì vậy, lượng thịt phụ thuộc vào những gì bạn đang làm và kích thước, lối sống của bạn.
    Nếu bạn rất năng động và muốn xây dựng cơ bắp và muốn tập tạ, mà bạn nên làm, bạn có thể cần từ nửa đến một gram protein mỗi pound trọng lượng cơ thể mỗi ngày.
    Điều đó hơn những gì mọi người nghĩ.
    Vì vậy, cách mà chúng tôi thường nói về nhu cầu protein là dựa vào các bệnh thiếu hụt.
    Vì vậy, liều lượng khuyến nghị là 0.8 gram mỗi kilo.
    Tôi đang nói về gấp đôi số đó.
    Giờ đây, 0.8 gram là lượng cần thiết để ngăn chặn bệnh thiếu hụt protein, không phải là lượng cần thiết cho sức khỏe và hoạt động tối ưu.
    Vì vậy, bạn cần có protein đúng cách vào đúng thời điểm.
    Bạn cũng cần nhanh và đôi khi không nên có protein để cơ thể phục hồi và sửa chữa.
    Nhưng, giống như hiện tượng Goldenach.
    Bạn cần cả hai.
    Vì vậy, tôi sẽ nói, tùy thuộc vào mức độ hoạt động của bạn và những gì bạn đang làm, bạn cần nhiều hơn.
    Nhưng, bạn biết đấy, khoảng 30 gram, ba lần một ngày, không phải là quá nhiều.
    Bạn biết đấy, tôi vừa ăn một túi Bill Tong, đó là một túi nhỏ thịt bò, đúng không?
    Nó là thịt bò.
    Đúng vậy.
    Nó là thịt khô kiểu Nam Phi.
    Và tôi đã như, sau khi ăn xong, tôi đã nhìn vào bao bì.
    Tôi đã nghĩ, Ồ, chỉ có 32 gram.
    Vì vậy, tôi đã có 32 gram protein cho bữa trưa.
    Đúng vậy.
    Điều đó không quá khó.
    Tôi có thể uống một ly protein 30 hay 40 gram như tôi đã dùng vào sáng nay.
    Vì vậy, giờ tôi đã ở mức khoảng 70 gram.
    Vì vậy, tôi nghĩ cơ thể cần protein đó.
    Vì vậy, tôi nghĩ thực phẩm thực sự quan trọng.
    Và tôi nói về cách kích hoạt những “công tắc” trường thọ với thực phẩm và phytochemical trong cuốn sách.
    Tập thể lực là rất quan trọng cho sự trường thọ.
    Vì vậy, nếu bạn muốn tập cardio, điều đó thật tuyệt.
    Và tôi nghĩ chúng ta cần cả hai.
    Nhưng, huấn luyện sức mạnh ba lần một tuần, tối thiểu 20 phút là chìa khóa cho sức khỏe và tuổi thọ.
    Nó sẽ giữ cho cơ bắp của bạn mạnh mẽ.
    Nó sẽ ngăn chặn cái mà chúng ta gọi là sarcopenia, hay mất cơ bắp.
    Một trong những điều lớn nhất xảy ra khi bạn già đi là bạn mất cơ bắp.
    Và điều đó dẫn đến các vấn đề chuyển hóa, viêm nhiễm, tiền tiểu đường, bạn biết đấy, chỉ đủ loại hậu quả sức khỏe.
    Đường.
    Ôi, đúng vậy.
    Tôi đã nói, đúng, chúng ta là đường.
    Được rồi.
    Thế còn đường nhân tạo thì sao?
    Như trong các loại chất tạo ngọt nhân tạo?
    Đúng.
    Ý tôi là có rất nhiều tranh luận về điều này.
    Tôi thực sự đã đọc một vài tài liệu hôm qua, Stephen.
    Và tôi đã làm điều đó vì điều này không liên quan đến cái mà tôi đang làm việc.
    Và có hai tài liệu này cơ bản là bác bỏ thực tế rằng các chất tạo ngọt nhân tạo có bất kỳ tác động xấu nào đến sức khỏe.
    Và tôi nghĩ, ôi, thú vị ghê.
    Bởi vì, bạn biết đấy, tôi có một số sinh học xung quanh điều này.
    Và tôi đã nói, hãy xem ai tài trợ cho nghiên cứu này.
    Và nó nói, nghiên cứu này hoàn toàn được tài trợ bởi Hiệp hội Đồ uống Hoa Kỳ, từng được gọi là Hiệp hội Nước ngọt Hoa Kỳ.
    Ôi, wow.
    Và nghiên cứu kia là một nghiên cứu tương tự cũng được tài trợ bởi ai đó mà do Coca-Cola tài trợ và ai đó làm việc cho Hiệp hội Chất tạo ngọt Quốc tế.
    Vì vậy, hãy theo dõi tiền bạc.
    Có phải nó tốt hơn việc uống nước ngọt không?
    Có.
    Có phải nó tốt hơn uống nước không?
    Không.
    Có những hậu quả không mong muốn tiềm ẩn không?
    Tôi nghĩ là có, vì ảnh hưởng của nó đến hệ vi sinh vật và những thứ khác.
    Vì vậy, nếu bạn hỏi, có những điều gì để làm cho tuổi sinh học của tôi, cách tôi ăn, là tập thể dục, là cộng đồng.
    Vì vậy, tôi thực sự tập trung vào cộng đồng, bạn bè, mối quan hệ, tình yêu.
    Đó giống như thuốc.
    Tình yêu là thuốc.
    Và cũng đảm bảo rằng tôi quản lý căng thẳng.
    Tôi thiền.
    Ý tôi là, tôi thích ứng dụng có tên là NuCom, thật ra giống như những âm thanh hai tai.
    Và tôi bật nó lên và nó đưa bạn vào trạng thái sóng não thay đổi.
    Và, bạn biết đấy, vui vẻ, bạn à, vui vẻ là điều ổn.
    Sự trường thọ, tận hưởng cuộc sống.
    Đúng.
    Nó khiến cuộc sống đáng sống hơn, đúng không?
    Tôi đoán là đúng.
    Đúng vậy.
    Ý tôi là, chúng ta nói nhiều về sự trường thọ, nhưng tôi đoán bạn phải thích cuộc sống mà bạn đang sống.
    Đúng vậy.
    Nó phải vui vẻ.
    Exposome.
    Exposome.
    Ừ.
    Đó là gì?
    Ý tôi là, tôi chưa bao giờ nghe thấy từ này trước đây.
    Vì vậy, lần đầu tiên tôi nghe thấy nó là khi nghiên cứu bạn.
    Đúng.
    Vậy nên đó là một thuật ngữ khoa học mà, bạn biết đấy, giống như bộ gen của bạn, đúng không?
    Metabolome của bạn, microbiome của bạn, exposome của bạn là tổng thể mọi thứ mà bạn đã tiếp xúc trong cuộc đời và cách mà nó ảnh hưởng đến sinh học của bạn tại thời điểm này.
    Vì vậy, điều thú vị về điều này mà tôi đặc biệt quan tâm là nó bao gồm.
    Nó bao gồm những gì đã xảy ra với tổ tiên của bạn.
    Đúng.
    Vâng.
    Chà, di truyền học ảnh hưởng bên ngoài thật sự rất thú vị.
    Nhưng exposome, chỉ để định nghĩa nhanh chóng, và tôi sẽ quay lại vấn đề tổ tiên một phút nữa.
    Nhưng exposome là những gì bạn ăn.
    Đó là tập thể dục.
    Đó là suy nghĩ của bạn, cảm xúc của bạn, microbiome của bạn, độc tố môi trường, mọi thứ, mối quan hệ của bạn.
    Tất cả điều đó là exposome của bạn, đúng không?
    Vì vậy, tất cả điều đó ảnh hưởng đến cách biểu hiện gen của bạn.
    Và hóa ra rằng 90% bệnh tật có liên quan đến exposome, không phải genome, điều này thật tốt vì chúng tôi có quyền kiểm soát điều đó.
    Vì vậy, cách mà những điều xảy ra với chúng ta ảnh hưởng đến cách biểu hiện các gen của chúng ta.
    Đúng vậy.
    Và nó ảnh hưởng đến sinh học của chúng ta, đúng không?
    Cách mà nó bật và tắt.
    Đúng vậy.
    Việc bật và tắt gen, nó điều chỉnh hormone của chúng ta, hóa học não bộ của chúng ta, microbiome của chúng ta, mọi thứ, đúng không?
    Mọi thứ mà bạn tiếp xúc xác định chất lượng cuộc sống và sức khỏe của bạn.
    Về mặt ảnh hưởng tổ tiên, có một hiện tượng gọi là di truyền học epigenetics, đó là cách chúng ta đo tuổi sinh học, đó là ảnh hưởng của điều này.
    Hãy nghĩ về các gen của bạn như những phím trên một cây đàn piano.
    Có 88 phím.
    Và bạn có thể tạo ra bất kỳ loại nhạc nào từ điều đó.
    Hãy nghĩ về điều đó.
    Bạn có thể tạo ra nhạc cổ điển, nhạc rock, nhạc jazz, rock, ragtime, reggae, bất cứ điều gì bạn muốn.
    Và chỉ đơn giản là 88 phím.
    Epigenome là người chơi piano điều khiển các bản nhạc trong cuộc đời bạn.
    Và nó được xác định bởi trải nghiệm cuộc sống của bạn và những gì bạn làm và bạn ăn và bạn nghĩ và mức độ căng thẳng của bạn và các mối quan hệ và microbiome đường ruột của bạn.
    Mọi thứ đều ảnh hưởng đến điều này trong thời gian thực.
    Và đó là một quá trình động.
    Vì vậy, giờ đây chúng ta biết rằng bằng cách sử dụng các can thiệp khác nhau về lối sống hoặc chế độ ăn uống hoặc các loại thực phẩm bổ sung khác nhau, bạn có thể đảo ngược tuổi sinh học của mình, rằng bạn có thể quay ngược đồng hồ sinh học, rằng bạn có thể trở nên trẻ hơn về mặt sinh học khi bạn càng lớn tuổi về mặt thời gian.
    Vì vậy, đó là một nghiên cứu thật sự thú vị.
    Thậm chí có các nhà khoa học từ Nhật Bản đã giành giải thưởng Nobel vì tìm thấy các yếu tố sao chép điều chỉnh cách biểu hiện gen của chúng ta có thể được đưa vào chúng ta và lập trình lại các gen và epigenome của chúng ta để trở thành trẻ hơn.
    Nói cách khác, có thể tạo ra một tế bào gốc nguyên bản, thứ mà chúng ta gọi là tế bào gốc đa năng.
    Vì vậy, nó sẽ đưa đồng hồ quay trở lại và quay lại như thời kỳ phôi thai như Benjamin Button quay trở lại.
    Giờ thì bạn không muốn quay trở lại quá xa, nhưng chúng ta có những hệ thống này được tích hợp trong chúng ta.
    Và vì vậy giờ đây chúng ta thực sự có thể điều chỉnh điều này thông qua các thay đổi hành vi epigenetic mà chúng ta biết là có tác dụng.
    Và cũng có những loại thuốc làm điều này.
    Có những hóa chất pyro làm điều này.
    Vì vậy, đó là một kỷ nguyên nghiên cứu mới.
    Bạn có tin rằng chúng ta thừa hưởng những chấn thương của tổ tiên không?
    Tôi không nghĩ đó là một niềm tin, Stephen.
    Dữ liệu rất rõ ràng.
    Nếu bạn nhìn vào những người sống sót sau Holocaut, con cái của họ gặp phải nhiều vấn đề hơn về căng thẳng tâm lý, lo âu, 11/9.
    Có nhiều phụ nữ đang mang thai trong trận 11/9 ở Thành phố New York.
    Và những thế hệ đó có gen được lập trình lại dựa trên những chấn thương mà mẹ họ đã trải qua trong thời gian đó.
    Và những điều đó có thể được đo lường.
    Các gen khác nhau được biểu hiện, các con đường khác nhau được biểu hiện gây ra, ví dụ, mức độ lo âu cao hơn.
    Khả năng giảm đi để xử lý hormone gây căng thẳng và nhiều hiện tượng khác xảy ra mà được lập trình theo kiểu epigenetic.
    Chúng ta biết rằng nếu bạn tham gia vào các nghiên cứu trên động vật, nếu bạn lấy, ví dụ, glyphosate, thứ được phun lên 70% tất cả các cây trồng, đó là thuốc diệt cỏ round-up.
    Chúng tôi gọi nó trong trường hợp này.
    Nếu bạn đưa điều đó cho, hãy nói, một bà chuột lớn tuổi, nhưng không đưa cho cô con gái và không cho đứa cháu gái hoặc cháu, đứa trẻ nhỏ nào đó. Tôi không biết bạn gọi những con chuột cháu là gì. Dù sao, sẽ có những thay đổi sau ba thế hệ gây ra bởi độc tố mà tổ tiên nguyên thủy đó đã tiếp xúc. Chúng sẽ gây ra tăng nguy cơ ung thư, các vấn đề trao đổi chất, vấn đề thận, một loạt hiện tượng toàn bộ mà được gây ra bởi những thay đổi biểu sinh. Vì vậy, nếu bạn xịt cho bà chuột lớn tuổi và sau đó bà ấy có một thế hệ con cái và thế hệ con cái tiếp theo vẫn bị ảnh hưởng bởi việc xịt cho bà. Vâng, bạn có thể đã nghe về Lamarck. Bạn đã nghe về Darwin chưa? Darwin. Đúng rồi, tôi nghe về Darwin. Darwin cơ bản có lý thuyết tiến hóa, là các loài phát triển thông qua sự chọn lọc tự nhiên và chúng thay đổi từ từ dựa trên áp lực môi trường. Theo thời gian, chúng thay đổi gen của mình. Lamarck cơ bản nói rằng bạn có thể thay đổi gen và nghe những điều này rất nhanh chóng. Và vì vậy, cả hai đều đúng theo một cách nào đó. Lamarck nói nhiều hơn về di truyền biểu sinh và Darwin thì nói nhiều hơn về những đột biến di truyền qua thời gian, mà, bạn biết đấy. Cả hai đều đúng. Cả hai đều đúng và không ai trong số họ biết về gen, nhưng họ đều đang quan sát những hiện tượng được giải thích chính xác bởi điều mà tôi đang nói. Điều gì quan trọng nhất mà bạn đã khám phá trong suốt những năm làm việc của mình liên quan đến tuổi thọ và sức khỏe và tất cả những điều đó mà chúng ta chưa nói đến? Chúng ta dành quá nhiều thời gian để trở thành những “con người làm” mà không phải là “con người sống”. Và điều mà tôi quan sát trong các khu vực xanh là có rất nhiều việc chỉ đơn thuần là “thực sự sống”. Có rất nhiều việc chỉ đơn giản là sống, bạn biết đấy, và sự quan trọng của việc chậm lại để thực sự thưởng thức những điều mà thực sự quan trọng và làm cho cuộc sống xinh đẹp. Tôi đã đi cùng hai người phụ nữ Ý dẫn đường quanh đây và chúng tôi đang lái xe ra khỏi một ngôi làng nhỏ bên sườn núi này. Và thực sự, chiếc xe này dừng lại trước mặt chúng tôi và dừng lại một cách kỳ lạ và vẫy tay và nói: “Xuống xe đi.” Và họ như: “Ừ, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Vì vậy, chúng tôi đã ra khỏi xe. Đó là một ông già. Ông ấy tương đối trẻ theo tiêu chuẩn của người Sardinia. Ông 86 tuổi và tên là Carmine. Và ông nói: “Đến đây.” Chúng tôi ngồi xuống bên cạnh bức tường đá bên đường và chúng tôi trò chuyện trong hai giờ. Ông ấy đã nói về cuộc đời của mình. Ông ấy đã hỏi tôi những câu hỏi. Chúng tôi đã nói về triết học, chính trị, tôn giáo. Nó như thế nào khi ông còn trẻ. Sau đó, ông ấy đã dẫn tôi tham quan trang trại của mình và cho tôi xem cừu của ông ấy và những cây oliu và cây sung cũng như những loại rau mà ông ấy đang trồng. Và tôi không thể theo kịp ông ấy. Ông ấy chạy lên đồi. Tôi đã nghĩ: “Thật đáng kinh ngạc.” Và, bạn biết đấy, ông ấy đã kể cho tôi câu chuyện cuộc đời mình. Bạn biết không, khi nào là lần cuối cùng ai đó làm như vậy? Họ có thể chỉ cho bạn cái gì đó nếu bạn dừng lại trước mặt họ. Và chúng ta không còn có một hệ thống giá trị như vậy nữa. Những giá trị như, bạn biết đấy, mối quan hệ sâu sắc và những cuộc trò chuyện sâu sắc và sự kết nối sâu sắc. Và đó là điều bạn đang làm. Bạn đang tạo ra một không gian cho những kết nối sâu sắc. Và, bạn biết đấy, bạn đã hiểu tôi trong hai giờ qua theo cách mà, bạn biết đấy, hầu hết mọi người không làm được vì bạn đã hỏi những câu hỏi và dành thời gian. Và bạn đã tò mò. Và tôi đã cảm thấy an toàn khi chia sẻ điều đó với bạn. Và như, bạn biết đấy, tôi chưa từng nói nhiều điều này ở nơi công cộng trước đây. Và vì vậy, đó thực sự là điều gì đó đẹp đẽ có thể xảy ra từ đó. Và sau đó, tôi cảm thấy, ôi, nếu ai đó nhìn thấy tôi, tôi được nhìn thấy, tôi được nghe. Và đó là một liều thuốc mạnh mẽ. Vì vậy, việc được nhìn thấy là một liều thuốc mạnh mẽ. Tình yêu là một liều thuốc mạnh mẽ. Kết nối và cảm giác thuộc về là liều thuốc mạnh mẽ. Tôi tự hỏi cuộc sống mà chúng ta đang sống bây giờ thực sự đang thay đổi bộ não của chúng ta như thế nào. Bạn biết đấy, chúng ta nói về ADD và ADHD và tự kỷ, tất cả những thứ như vậy. Nhưng, bạn biết đấy, nhịp sống mà tôi đang sống, tôi thường nghĩ rằng tôi đang phát triển một căn bệnh. Vâng, 100%. 100%. Tôi vừa quay trở về từ Patagonia. Và, bạn biết đấy, tôi làm rất nhiều thứ. Tôi có nhiều công ty, doanh nghiệp. Tôi có một phòng khám. Tôi có bệnh nhân. Tôi liên tục đối mặt với hàng triệu điều mỗi ngày. Và, bạn biết đấy, tôi cảm thấy như một điều mà tôi có ADD. Và tôi đã ở đó ở Patagonia, giữa nơi không có gì. Không có dịch vụ điện thoại. Không có Wi-Fi. Chỉ có núi, thiên nhiên và tôi cùng vợ. Chúng tôi đã đi bộ từ 10 đến 12 giờ mỗi ngày, đôi khi hơn. Và tôi cảm thấy hệ thần kinh của mình thay đổi hoàn toàn. Và tôi nhận ra rằng tôi không có ADD. Tôi có NDD, có nghĩa là rối loạn thiếu hụt thiên nhiên. Vâng. Bạn biết đấy, và tôi cảm thấy mọi thứ dịu lại. Tôi cảm thấy mọi thứ như ổn định lại. Tôi thấy khả năng biến thiên nhịp tim của mình, là một chỉ số mà chúng ta có thể đo lường để kiểm tra phản ứng căng thẳng của chúng ta, tăng gấp đôi. Và tôi như: ôi Chúa ơi, bạn biết đấy, và tôi không nghĩ về bản thân mình như một người bị căng thẳng, nhưng đó giống như một hiện tượng từ việc sống trong xã hội của chúng ta. Và điều đó cần một ý chí để dừng lại và tạm dừng và thở và đi chậm lại và, bạn biết đấy, ngửi hoa hồng. Đó là một điều sáo rỗng, nhưng thực sự, đó là một sự thật. Bạn bè của tôi, một trong những người bạn tốt nhất của tôi tên là Dom, anh ấy, chúng tôi từng chế nhạo anh ấy một chút vì khả năng biến thiên nhịp tim của anh ấy rất, rất thấp. Và vì vậy chúng tôi đã chế nhạo anh ấy trong vài tuần liền, vài tháng thật sự, bởi vì chúng tôi đều có một bảng xếp hạng biến thiên nhịp tim. Và sau đó, anh ấy đã đi hưởng tuần trăng mật tới Úc. Vâng. Và khả năng biến thiên nhịp tim của anh ấy đã tăng từ 20 hoặc 30 lên 140. Wow. Và tất cả những gì đang xảy ra là anh ấy cơ bản chỉ dành thời gian ở trong thiên nhiên dưới ánh nắng mặt trời nữa, điều mà cũng là một yếu tố quan trọng. Và bây giờ, kể từ đó, anh ấy đã quản lý duy trì khả năng biến thiên nhịp tim của mình chủ yếu bằng cách ở trong thiên nhiên. Và tôi đã nghĩ, Chúa ơi, điều đó thật thú vị. Vâng, vâng. Nhưng nó như là điều đó điều chỉnh hệ miễn dịch của chúng ta theo một cách sâu sắc như vậy. Nó thực sự như vậy.
    Bạn, trước khi cuộc trò chuyện bắt đầu, chúng ta đã nói rất hào hứng về công ty mới của bạn có tên là Function.
    Đúng vậy.
    Nghe thật sự thú vị.
    Đối với những ai đang tò mò về Function, nó là gì và họ có thể tìm thấy nó ở đâu?
    Bạn biết đấy, hầu hết chúng ta không có cái nhìn rõ ràng về những gì đang xảy ra bên dưới làn da của mình, đúng không?
    Chúng ta phải đến gặp bác sĩ.
    Chúng ta phải đặt lịch hẹn.
    Chúng ta phải hy vọng họ sẽ yêu cầu những xét nghiệm đúng.
    Chúng ta phải hy vọng rằng họ biết cách giải thích những xét nghiệm quan trọng.
    Chúng ta hy vọng họ đã theo kịp khoa học.
    Chúng ta hy vọng họ đang làm tất cả những điều đúng đắn.
    Nhưng sự thật thì không phải vậy.
    Và y học thì thật không may là đã chậm trong việc áp dụng khoa học mới.
    Vì vậy, Function thực sự là một nỗ lực để giúp bạn có được quyền truy cập vào sinh học của chính mình,
    để bạn trở thành Giám đốc điều hành sức khỏe của chính mình, tạo ra một cơ sở dữ liệu sức khỏe từ dữ liệu của riêng bạn
    sẽ bao gồm mọi thứ.
    Cuối cùng, bây giờ, đó là các xét nghiệm máu của bạn, nhưng sau này sẽ là dữ liệu cảm biến sinh học của bạn,
    genomics của bạn, tất cả hồ sơ y tế của bạn, dữ liệu hình ảnh, metabolome của bạn,
    microbiome của bạn, và giải thích tất cả điều đó theo cách giúp bạn có được bức tranh cá nhân hóa
    về những gì đang diễn ra theo thời gian thực với sinh học của bạn.
    Và sau đó thông qua khoa học dựa trên bằng chứng và thông qua ảnh hưởng của ý kiến chuyên gia
    cũng có giá trị, và thông qua sự khôn ngoan mà đến từ những mẫu trong dữ liệu của riêng bạn,
    có khả năng tạo ra một lộ trình cá nhân hóa cho sức khỏe của bạn theo thời gian.
    Và đó không phải là một xét nghiệm một lần.
    Việc trở thành thành viên của Function cho phép bạn thực hiện xét nghiệm hai lần với giá 499 đô la.
    Bạn sẽ có hơn 110 chỉ số sinh học.
    Bạn theo dõi chúng theo thời gian.
    Bạn nhìn thấy những thay đổi.
    Và những gì chúng tôi thấy, Steven, thật nổi bật.
    Chúng tôi thực hiện những xét nghiệm mà không phải là một phần trong cuộc kiểm tra sức khỏe định kỳ của bạn, đúng không?
    Chúng tôi thực hiện, ví dụ, với cholesterol.
    Chúng tôi thực hiện phân tích thành phần lipoprotein, xem xét số lượng và kích thước hạt.
    Nó chưa đến 1% trong tất cả các xét nghiệm cholesterol.
    Nó đã được phát hiện cách đây 40 năm, nhưng 99% mọi người không được thực hiện, đúng không?
    Và nó cho chúng tôi biết 95% có vấn đề với điều đó.
    89% có các hạt nhỏ, điều này cho thấy sức khỏe chuyển hóa kém.
    Chúng tôi thấy rằng 46% số người có viêm với protein phản ứng C cao.
    Chúng tôi thấy 13% có bệnh tự miễn tuyến giáp chưa được phát hiện.
    Chúng tôi phát hiện ra các loại ung thư mà không ai tìm thấy qua sinh thiết lỏng.
    Chúng tôi cũng phát hiện rằng 67% có thiếu hụt dinh dưỡng.
    Và đây là một nhóm rất hữu ích vì chúng tôi vẫn đang ở giai đoạn beta.
    Và chúng tôi thấy rằng họ thậm chí không biết chúng tôi đang ảnh hưởng đến sức khỏe của họ.
    Ví dụ, tôi đã có một vận động viên xuất sắc.
    Nó thật tuyệt vời, nhưng anh ấy có lượng sắt thấp, vitamin D thấp, và vitamin B thấp.
    Và điều đó đã ảnh hưởng đến hiệu suất của anh ấy, như thể anh ấy mắc bệnh.
    Vì vậy, chúng tôi có khả năng lập bản đồ điều này cho mọi người và cung cấp một AI hỗ trợ cơ bản cho sức khỏe của bạn dựa trên những gì đã học được.
    Và AI là một điều đáng sợ đối với mọi người, nhưng sự thật là trong y học, đây là trường hợp ứng dụng tốt nhất.
    Bạn có muốn một bác sĩ da liễu đã thấy vài ngàn tổn thương nhìn vào da của bạn
    và xem nó có phải là ung thư hay không, hay một AI nhìn vào hàng tỷ tổn thương
    và thực sự biết những gì đang xảy ra?
    Vì vậy, chúng tôi sẽ có khả năng thực hiện điều này theo một cách rất an toàn để bạn sở hữu dữ liệu của mình
    và bạn có thể cá nhân hóa cách tiếp cận của mình.
    Bạn có thể nâng cấp sức khỏe sinh học của bạn.
    Bạn có thể thực hiện nâng cấp sinh học mà tôi đã nói.
    Và bạn có thể chia sẻ dữ liệu với bác sĩ của bạn.
    Và tôi nghĩ điều này sẽ biến đổi y học.
    Và ngay bây giờ, chúng tôi mới chỉ bắt đầu ở giai đoạn beta, nhưng chúng tôi đã có gần 30,000 thành viên.
    Chúng tôi đã thấy hơn 3 triệu điểm dữ liệu về sinh học của mọi người.
    Chúng tôi hiện có điều này sẵn có tại functionhealth.com.
    Nếu bạn vào functionhealth.com/mark, bạn có thể tìm hiểu thêm về nó
    và có thể ra khỏi danh sách chờ và được xem, vì chúng tôi có 100,000 người trong danh sách chờ,
    và tìm hiểu về sinh học của chính bạn.
    Và những gì mọi người phát hiện thực sự thay đổi cuộc sống đối với họ.
    Tôi rất hào hứng cho bạn.
    Và thật tuyệt vời khi thấy AI đang tạo ra những cơ hội mới trong lĩnh vực sức khỏe và sự phát triển
    mà trước đây chưa có.
    Tất cả những điều này đã xảy ra trong khoảng 12 tháng vừa qua trong thế giới AI.
    Và từ hy vọng của chúng tôi, một số giải pháp tuyệt vời đã xuất hiện giúp giảm chi phí và khả năng tiếp cận,
    chi phí để tiếp cận chăm sóc sức khỏe.
    À, đó là điều.
    Nó thực sự phải chăng đối với hầu hết mọi người.
    Nó giống như ít hơn số tiền bạn tiêu cho một ly cà phê mỗi ngày.
    Nó chỉ khoảng một đô la hoặc 30 cái gì đó mỗi ngày.
    Và đối với hầu hết mọi người, điều đó là hợp lý.
    Một số người thì không.
    Nhưng khi bạn nghĩ về tài sản của mình, sức khỏe của bạn chính là tài sản của bạn.
    Như tôi đã nói trước đó trong podcast, một người đàn ông khỏe mạnh muốn nhiều điều.
    Một người đàn ông ốm yếu chỉ muốn một điều.
    Tôi nghĩ đó là một câu tục ngữ Trung Quốc, đúng không?
    Bạn có một podcast tuyệt vời mang tên The Doctor’s Pharmacy,
    đây là một trong những podcast sức khỏe hàng đầu nơi bạn thảo luận về sự giao thoa
    giữa sức khỏe, thực phẩm và chính sách, mà tôi khuyến nghị mọi người nên kiểm tra.
    Bạn đã viết rất nhiều sách.
    Nhiều quá.
    19 cuốn, quá nhiều.
    Tôi nghĩ tôi đã xong một lúc.
    Tôi sẽ khuyên một cuốn và sau đó tôi sẽ để bạn gợi ý một cuốn khác.
    Được rồi, được rồi.
    Bạn sẽ gợi ý cuốn nào?
    Nếu bạn phải gợi ý một cuốn.
    Young Forever là cuốn sách mới nhất của tôi.
    Và đây là nơi tôi đã đổ toàn bộ kiến thức và mẹo và ý tưởng và chiến lược của mình
    về cách tối ưu hóa sức khỏe của bạn.
    Và đó có phải chỉ cho sự trường thọ không?
    Đối với bất kỳ lĩnh vực sức khỏe nào mà bạn gặp vấn đề, nó là sức mạnh.
    Tôi cũng định gợi ý cuốn đó, nhưng tôi sẽ nói Food Fix.
    Cảm ơn bạn.
    Bởi vì cuốn sách đó thật tuyệt vời.
    Và đó là một trong số những cuốn.
    Cuốn sách về sự trường thọ mà bạn phát hành gần đây, Young Forever, là một cuốn sách tuyệt vời.
    Nhưng cuốn sách Food Fix cũng thật sự làm rõ cho rất nhiều người có lẽ đang bối rối về thực phẩm.
    Chúng tôi có một truyền thống khép lại trong podcast này, nơi vị khách cuối cùng để lại một câu hỏi cho người tiếp theo,
    không biết họ để lại cho ai.
    Và câu hỏi mà bạn được để lại thật sự rất thú vị vì nó hơi giống với những gì tôi đã hỏi bạn trước đó, nhưng có một chút biến đổi. Câu hỏi thú vị và tiết lộ nhất mà Steve đáng lẽ đã hỏi bạn nhưng không hỏi là gì? À, và câu hỏi này dành cho vị khách tiếp theo? Vâng, điều này đã được để lại cho bạn và họ không biết họ để lại cho ai. À, tôi hiểu. Được rồi. Tôi sẽ nói rằng, bạn biết đấy, ai là những người có ảnh hưởng lớn nhất trong cuộc đời tôi, còn sống hay đã khuất? Vậy, Mark, ai là những người có ảnh hưởng lớn nhất? Nhưng bạn sẽ phải trả lời ngay bây giờ vì mọi người đang thắc mắc. Vì vậy, tôi sẽ nói rằng người sống là một quý ông là một người hùng không được công nhận. Một người tên là Jeffrey Bland, ông là một nhà hóa sinh dinh dưỡng, đã học với Linus Pauling, người đã đoạt hai giải Nobel, thực sự là cha đẻ của khoa học dinh dưỡng theo cách hiện đại, người thực sự đã thiết lập lĩnh vực y học chức năng này. Ông là một nhà hóa sinh dinh dưỡng, nhưng ông là một thiên tài. Ông là một người tổng hợp. Vì vậy, mỗi lần tôi gặp ông trong suốt hàng thập kỷ, ông đều có một đống tài liệu khoa học dày cỡ này, khoảng một foot dày, mang theo bên mình mọi lúc. Và ông đã tiếp thu những thứ đó. Và ông tổng hợp lại và đã thấy những mẫu hình trong dữ liệu đó trong nhiều thập kỷ mà đã báo trước cuộc cách mạng mà chúng ta đang thấy hiện nay trong y học. Vì vậy, hầu hết những điều tôi đã nói hôm nay, ông đã hiểu cơ bản thông qua việc nhìn thấy các giao điểm giữa các chuyên ngành. Vì vậy, ông giống như một nhà tri thức trong khoa học và đã ảnh hưởng đến công việc của tôi. Ông đã cứu sống tôi cá nhân bằng cách tìm hiểu về mô hình này. Tôi đã có thể cứu lấy sức khỏe của mình. Ông đã giúp tôi giúp hàng triệu người. Vì vậy, ông là một ảnh hưởng lớn. Một ảnh hưởng chính khác trong cuộc đời tôi là Henry Thoreau, người là một nhà duy tâm. Ông sống trong thế kỷ 19, viết một cuốn sách có tên là Walden. Tôi không biết bạn đã nghe về nó chưa, nhưng đó là một cuốn sách sâu sắc. Nó cơ bản nói về một người đã — Walden. Walden. Làm thế nào bạn đánh vần nó? W-A-L-D-E-N. Và đó là một cuốn sách kinh điển về người đàn ông này sống vào thế kỷ 19, người đã đến sống bên một hồ ngoài Boston, Hồ Walden, và sống một mình trong một cái cabin với gần như không có gì, và viết về nó. Và ông có cách viết và mô tả thiên nhiên, cuộc sống và triết lý thật đẹp. Nó cũng bao gồm rất nhiều triết lý phương Đông trong đó, mà tôi không nhận ra vào thời điểm đó. Và vì vậy, cuốn sách đó thực sự đã tác động sâu sắc đến tuổi thơ của tôi. Tiến sĩ Mark Hyman, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành thời gian hôm nay. Và cảm ơn bạn vì tất cả sự khôn ngoan, sự chân thật và cởi mở của bạn. Điều đó vô cùng quan trọng. Và công việc mà bạn đã làm trong vài thập kỷ qua đã thay đổi cuộc sống, cứu sống. Và nhiều hơn những gì tôi nghĩ rằng bạn có thể nhận ra, và nhiều hơn những gì chúng tôi có thể đếm. Vì vậy, cảm ơn bạn về điều đó. Cảm ơn bạn. Đó là một nguyên nhân vô cùng cao quý và xứng đáng mà bạn đã theo đuổi và đang theo đuổi cùng với Function và tất cả những gì sẽ đến cùng với điều đó. Vì vậy, tôi chúc bạn may mắn nhất có thể. Cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn. Các bạn quản lý căng thẳng như thế nào? Tháng này là Tháng Nhận thức về Căng thẳng. Và đó là một chủ đề mà tôi thực sự say mê, và chúng tôi đã nói rất nhiều về nó trong podcast này. Cá nhân tôi quản lý căng thẳng của mình bằng cách ưu tiên sức khỏe và sự an lành của mình. Đi tập gym là hình thức liệu pháp số một của tôi, và tôi không thể sống thiếu hai điều đó. Như bạn đã biết, Woop là nhà tài trợ của podcast này, và tôi cũng là một nhà đầu tư trong công ty này. Đối với những ai chưa biết, Woop thực sự đã tạo ra một thiết bị theo dõi căng thẳng bên trong thiết bị này. Giờ đây, thiết bị này không chỉ giúp tôi xác định những khoảng thời gian căng thẳng cao trong thời gian thực suốt cả ngày, mà còn cung cấp cho tôi những công cụ cần thiết để giải quyết các yếu tố gây căng thẳng khi chúng xuất hiện trong suốt cả ngày. Và nó dựa trên các bài tập thở được hỗ trợ bởi khoa học và nghiên cứu đã được phát triển bởi các nhà khoa học thần kinh hàng đầu. Đây là một tính năng đã thay đổi cuộc sống của tôi, và tôi rất khuyên bạn nên thử. Nếu bạn là một người đang tìm cách quản lý mức độ căng thẳng của mình, thì hãy truy cập vào join.woop.com/ceo, nơi chúng tôi sẽ cung cấp cho bạn 30 ngày không rủi ro và không cam kết để thử Woop. Hãy cho tôi biết cách bạn thực hiện. [nhạc outro]
    你的想法對牛奶怎麼看?
    這個問題很複雜。
    目前的乳製品不是我們應該消耗的東西。
    所以,你可能不知道這個,但……
    這太瘋狂了。
    馬克·海曼博士!
    他是功能性醫學領域的世界頂尖醫生之一,
    專門幫助人們理解
    他們如何能夠過上最長壽、最健康的生活。
    你對他的影響有何看法?
    我們面臨著嚴重的肥胖問題,
    卻沒有好的解決方案。
    如果有東西能讓你減肥,
    那是個非常吸引人的選擇。
    但這方面的副作用特徵令人擔憂。
    人們並不意識到……
    順便說一句,他們考慮把這個給五歲的孩子,
    這實在讓人感到恐懼。
    但我們生活在一個充滿毒素的環境中,
    它能吸引人們去吃
    上癮的、高度加工的食物,
    這就是為什麼93%的人都有某種代謝功能障礙的原因。
    我們知道這會引起心理健康問題,
    抑鬱、焦慮、注意力缺陷障礙(ADD)、槍支暴力。
    每年造成1100萬人死亡。
    但這些問題並非不可避免。
    例如,我曾經有一個注意力缺陷的孩子,
    他情況非常糟糕,
    以至於在12歲的時候你根本無法讀懂他的字跡。
    但經過兩個月,他就從
    嚴重的ADD症狀變成了學業優秀。
    有很多方法可以做到這一點。
    但人們必須明白,你不能
    用意志力來控制你的飲食行為。
    這是教育問題。
    例如,如果你早上吃糖,
    比如穀物、煎餅、貝果,
    這是我們能做的最糟糕的事情。
    每週進行三次的力量訓練,
    20分鐘對於延年益壽真的很重要。
    這真的是個重要的問題。
    我們稱之為健康的五個F。
    但我們大多數人卻做相反的事情。
    所以,恭喜你,Diroverseer團隊。
    我們已經取得了一些進展。
    定期收聽這個播客的63%的人
    沒有訂閱,這比69%有所下降。
    我們的目標是50%。
    所以,如果你曾經喜歡我們發佈的任何視頻,
    如果你喜歡這個頻道,能不能幫我個忙
    點擊訂閱按鈕?
    這對這個頻道的幫助超出你的想像,
    而且如你所見,頻道增長越大,
    客人也會越來越多。
    謝謝,祝你享受這一集。
    [音樂]
    馬克,如果有人剛點進這個播客,
    你能告訴我他們為什麼應該留下來聽嗎?
    好問題。
    好問題。
    答案相當簡單。
    你將能夠窺見
    你的健康未來
    和醫學本身的未來,
    以及對事物的思考方式,
    你對自己健康的思考方式,
    對你有的症狀
    或你的家庭成員所患的疾病的看法,
    你對優化健康的思考。
    你將能窺見下一代的思維
    以及這種與哥倫布說地球不是平面的比擬,
    或伽利略說地球不是宇宙中心的思維轉變。
    這些都是重大的科學範式轉變,
    或達爾文的進化論。
    想想上世紀初的物理學,
    以及愛因斯坦的發現如何改變了許多。
    我們現在在生物學階段,
    首次在科學和醫學歷史上理解
    生物學的自然法則和身體的運作方式。
    什麼是功能性醫學?
    我之前聽過這個詞,
    但從未真正理解它的具體定義。
    老實說,斯蒂芬,我不特別喜歡這個詞。
    我認為它對人們有些困惑,但本質上,
    我會把它描述為
    解決慢性疾病謎題的一種新思維方式,
    關注根本原因,
    把身體看作一個系統、一個網絡。
    這是側重於為什麼,而不是你有哪些疾病和你為什麼有這些疾病的醫學。
    這是創造健康的科學。
    我們如何創造健康?
    什麼是健康的障礙?
    我們如何消除這些障礙?
    健康的成分是什麼,
    我們如何提供這些成分?
    而這份清單並不長。
    我們是生物有機體,對吧?
    所以功能性醫學是一種系統化的思維方式。
    這是一個操作系統或方法論,
    可以稱為啟發式,
    來解開你所有的生物學和所有的輸入。
    我們稱之為外展基因組,
    並理解你個人的故事
    並為診斷和治療制定個性化的方法。
    因此,我們在功能性醫學中始終強調,
    你可以有一個原因導致多種疾病,
    或一種疾病可能由多個原因引起。
    例如,
    麩質可以引起從骨質疏鬆症
    到自閉症、精神分裂症、風濕性關節炎、
    貧血到脫髮等的所有問題。
    我的意思是,它可能引發無數的問題,
    而這只是一個誘因。
    或者你可以有一種疾病,像抑鬱症,
    可能由許多因素引起。
    抑鬱是症狀,對吧?
    它不是一種缺乏普羅扎克的狀態,對吧?
    它由多個因素造成。
    可能是你經歷了重大創傷或喪失。
    可能是你缺乏維生素D。
    可能是你在吃麩質,
    這會對你的大腦造成炎症。
    可能是你多年來因為飲食不當,
    沒能服用酸抑制劑來對抗胃食道逆流,
    這會導致B12缺乏。
    這也會引起抑鬱,
    或者可能是因為你吃的壽司很多,而壽司裡有汞。
    這會導致抑鬱。
    又或者可能是因為你討厭壽司和魚,
    根本不吃魚,而你有Omega-3缺乏,
    或者可能我有某種糖尿病抵抗。
    這也可能導致抑鬱和大腦炎症。
    所以,抑鬱只是我們給那些
    共享一組症狀的人起的名字。
    我們稱之為肥胖、糖尿病、心臟疾病或癌症的許多疾病
    並不幫助我們真正理解根本原因。
    它們只是在描述症狀。
    這是描述性的,對吧?
    所以功能性醫學是一個非常不同的模型。
    它也可以被稱為網絡醫學。
    有一本哈佛的教科書由一位住在拉克哈齊的居民所著,談到了我們所擁有的網絡生物學,以及我們如何需要考慮疾病的多重因素。影響因素有很多,不只有一個。而多模式的干預也不只是一種。我們在尋找治療阿茲海默症的唯一療法,但我們永遠不會找到它。不過,一項研究探討了多種干預措施,包括飲食、生活方式和運動,以及對風險因素的積極治療,顯示出阿茲海默症的回退。不只是一種藥物,而是通過多種不同的方式來優化健康。因此,對我而言,這是醫學上最令人興奮的時期。這一範式正在發生,並且發生得很快。通過我們能夠進行深度表型診斷的開端,這一情況加速了。表型學本質上是您在任何時刻生物學的表現。您的基因組是固定的,對吧?但您的表型本質上是您身體表現出來的東西,無論是健康還是疾病。是否有任何個人經驗使您更傾向於將生活重心放在健康和幫助他人上?
    當然。我一直都很感興趣。我也不知道為什麼。我想我曾經去阿默斯特學院拜訪我的姐姐,去了素食室,吃了全麥麵包、花生醬和蜂蜜。我心想,這會讓我成為素食者。於是我就這樣開始接觸這方面的知識。然後我學習了佛教,也開始對這個產生興趣。所以這些種子大概早已埋在我內心。接著我開始主修研究和瑜伽,這基本上是療癒心靈的科學,而佛教也是療癒心靈的。因此我總是對這些產生興趣。但在我去一個叫做峽谷莊園的地方工作後發生了一些事情。那是一個健康度假村,而我卻生了重病。我曾住在中國,基本上在冬天吸入了北京含汞的空氣。我有一個空氣過濾器,我每天都會清理。那個空氣過濾器裡面充滿了汞,因為那是陽光下的污染物,還有他們燃燒的煤。城市裡燃燒的是岩石煤。我每天都在吸入這樣的空氣。當我從中國回來時,發生了一些變故。我得了腸道感染,我的系統崩潰了。一天我騎自行車騎了100英里,第二天卻連爬樓梯都做不到。一天我有30個病人,能記住每個人的名字、故事和所有事情,完全不需要筆記,並且在一天結束時輕鬆地口述所有內容,但後來卻無法記住我講到哪裡。甚至無法把書大聲地讀給孩子聽,並且真正理解內容。要麼是閱讀並試圖理解,要麼是大聲朗讀而不知道自己在說什麼。我的大腦像是停止了運作。我的免疫系統失效了。我的腸道停止了運作。我整個身體都崩潰了。我患上了慢性疲勞綜合症,感覺像是在泥漿中行走。我耗費了好幾年來弄清楚這一切,最初的幾年。我那時接觸到了功能醫學,聽說過這一概念。我心想這要麼是瘋狂,要麼是天才。如果這是真的,我就會全力去了解這對我、對我自己的療癒和我的病人來說是否成立。因為如果這是真的,那一切都將改變。就像發現地球不是平的一樣。如果這是真的,那一切都不同。因此,我全心全意投入其中來療癒自己,然後開始將其用於我的病人。而那種生病的感覺驅使著我,因為我清楚自己並不是瘋子。慢性疲勞綜合症被認為是一種心理疾病,而現在數據非常清晰。NIH最近公布了一份大型報告,我想是上週,談到了生物標記、生命科學、免疫學、線粒體功能障礙、炎症等所有出錯的事情。我知道我不是瘋子,我知道我不精神病,我知道我不憂鬱,我知道我在36歲時不會得癡呆症。因此,我真的不得不在細胞層面上深入了解我的生物學,並以逆向工程的方式回到健康。因此,我被迫為了生存深入了解當前的科學,然後理清這些內容,開始將其應用於我的病人。當我對病人使用這些方法時,我非常震驚。我會有一些人來自診斷多年自體免疫疾病,我會根據原則告訴他們做這個、這個和這個,他們就會好轉。我會說,我已經偏頭痛20年了,檢查後發現他們對雞蛋有食物敏感,停下來後症狀就消失了;或者對於一位糖尿病患者,我會根據飲食治療進行正確的安排,糖尿病也會消失。
    所以我開始看到所有這些我認為是奇蹟的事情,或者是那些不會改變的事情,比如對自閉症或注意力缺陷過動症(ADD)孩子的治療。我們可以分享這些節目的筆記,但我必須來處理一個有嚴重ADD的孩子,他在十二歲時的字跡令人無法辨認。經過兩個月,他的嚴重ADD症狀以及其他一些健康問題都得到了改善。我改善了他的腸道健康,優化了他的飲食,幫他清除了體內的鉛,讓他擺脫了所有的加工食品。在兩個月內,他從一個幾乎無法正常運作的狀態變成了在學校表現優異,並且擁有完美的字跡。我想,哇,這太瘋狂了,如果你看看這個影像,並且想分享在節目筆記中,那麼這裡明顯發生了一些我們無法完全理解的事情。如果這僅僅是優化他的腸道、改善他的飲食並去除他體內的毒素的那麼簡單,那麼許多正在受苦的人就不必再受苦,而這真的驅動了我,就是看到這麼多人不必要地受苦,當你理解後,解決他們的問題是多麼容易。對吧?我們正處於醫學的階段,答案就在這裡,科學和技術也在這裡,只是尚未應用。因此,我一生的動力就是努力減輕數百萬人不必要的痛苦。
    這些慢性疾病現在占據我們整個經濟的近五分之一,正在使美國陷入破產,我認為英國的國民保健服務(NHS)也不遑多讓。這些問題不是必然的,例如心臟病、糖尿病、許多癌症、癡呆症、自身免疫性疾病,這些在過去的一百年裡迅速增加,之前並不存在,這並不是因為我們的壽命短,而是因為某些事情發生了變化,而這些變化是我們的飲食、環境毒素以及我們由於過度加工食品而存在的營養缺乏。因此,我一直努力著手解決個別人健康問題的同時,也要面對慢性疾病根本原因的更大問題,那就是食物,對吧,還有環境毒素。我意識到我無法在辦公室裡治癒糖尿病。糖尿病的根源在農場、工廠、雜貨店和餐廳,而不是在我的辦公室。因此,我真的需要深入探討患者生病的根本原因,因為我可以改善他們的飲食,讓他們變得更好,修正許多問題,但仍然會有更多的人進來,我想,這真是荒謬。因此,我意識到我必須有所作為,因此我寫了一本名為《食物修復》的書,基本上概述了食物是我們所關心的一切的樞紐。我還創建了一個非營利組織,在華盛頓工作,試圖改變食品政策,比如兒童友好的標籤、針對醫療需求的餐食、改變營養教育、改變我們的飲食指南,以及改變我們能夠通過SNAP或食物券獲得的食品種類。你知道,為什麼我們要將1000億美元食品券預算中的10%用於飲料,我們都知道這會殺死人的。所以我一直在努力處理這些問題,無論是從宏觀還是微觀的角度。
    你如何看待當前的食品狀況?因為這是困難的,對吧?特別是當我們來到美國時,英國人。我覺得我們總是變得肥胖。來到洛杉磯或紐約這樣的地方,這些英國人經常參加活動,而不變胖是非常非常困難的。抱歉,這是困難的;你知道,我一直在播送有關健康和食物的播客,但我認為擁有這些建議是好的,但當你走出門,走進便利店,真的已經注定了。是的,我們生活在一個有毒的營養環境中。這是一個營養荒漠,一個充滿誘人、色彩鮮艷、成癮性強的高度加工食品類似物的嘉年華,這些食品以各種錯誤的方式驅動我們的生物學。因此,在美國保持健康是非常困難的,這也是為什麼93%的人都有某種新陳代謝功能障礙。這是根據我們所稱的國家健康與營養檢查調查得出的,這是一個政府進行的大型調查,數十萬人多年來的血液檢查數據都顯示我們的狀況很糟糕,這不是巧合。這與我們生產的食物、我們如何種植、我們種植什麼、它的加工方式、它如何變成不同食品類似物、它如何市場化、在雜貨店和餐廳的銷售有關。因此,除非你真的知道自己在做什麼,在美國保持遠離麻煩是非常困難的。我是這樣做的,因為我擁有高水平的教育,但這真的很艱難,做錯選擇是非常容易的。
    你是怎麼做到的?我對我放進我身體的東西非常有原則。我意思是,我不吃任何包裝食品或加工食品。我就是不。這是一條明確的規則。如果它基本上是像一罐沙丁魚或一罐番茄,顯然,如果是經過最小加工的食品,那是可以的。你知道,我們一直以來都在對食物進行最小加工。酸菜是加工的,優格也是加工的。這並不是壞事,問題在於加工的方式。因此,我排除了所有超加工食品。我甚至不認為它是食物。如果我進入便利店,看到許多不同的東西可以購買,對我來說,它看起來就像一塊石頭。無論怎樣,在我的腦海中處理過程中,我會想,這不是真正的食物。我為什麼要吃那個?我不會撿起一塊石頭來吃。因此,我會嘗試自己做飯,並帶食物與我同行。例如,今天我之前有另一個播客,我知道我不會有時間吃午餐。
    所以我之前買了一些零食,實際上我還有一個救援包,基本上就是一個緊急零食包。這樣我就不必時時刻刻在背包裡面都有食物的緊急情況。所以這就像一天的口糧,而那就是我今天的午餐。所以基本上,即使今天我沒有時間出去吃,我也是事先規劃好的。所以這需要一點計畫。你知道,像你從英國來到美國時,你不會只是隨便離開家去機場,而是會考慮你要帶什麼。你會帶上合適的衣服。你會帶上你的隨行人員,或者想帶上相機或其他你需要的東西。你必須要計畫。但是不知為何我們卻不認為對健康也需要這樣計畫。我必須要這樣計畫。因此,我對此非常謹慎。偶爾我會卡住。通常即使它們在我不喜歡的油裡,我也能在某處找到一些堅果之類的東西。所以這確實很艱難。前幾天有人告訴我,這幫助我理解我自己。有人告訴我,當我們饑餓,尤其是夜深人靜的時候,我們大腦的邏輯中心,像是前額葉皮層的活躍程度會降低,而杏仁核,想要多巴胺的情緒部分會變得更活躍。這幫助我理解為什麼在深夜如果我沒有計畫我的食物,我更容易做出以後會後悔的不良食物選擇。我會更容易偏向於吃糖或其他高碳水化合物的東西。這對我幫了很大的忙。因此,這就是為什麼計畫很有意義,因為我可以在早上使用我的前額葉皮層,我的大腦的邏輯中心來做食物選擇,這樣我就不會犯錯。這是非常重要的,斯蒂芬,因為人們必須理解意志力不是答案。你無法依賴意志力來控制你的飲食行為。這是你祖先進化的邊緣爬行動物恐龍大腦的一部分。因此當你的血糖下降時,你會吃在你面前的任何東西,無論是自動販賣機裡的東西,還是甜甜圈、餅乾,這都無所謂。即使你明知道那樣不行,而我也經歷過,你還是會吃任何東西,因為那是生命威脅的緊急情況。你的身體不知道有雜貨店或餐館。這意味著你會出去捕獵、採集,做一些像是緊急情況下的事情。因此,當你有食物緊急情況而身邊沒有正確的食物時,你就有麻煩了。我常常都有這種情況。我和自己有著不斷的鬥爭,一方面有一個聲音說:“做正確的事。”而我大腦的另一部分則說:“今天就這一次,打破規則。”但顯然有時那個聲音會更響亮,通常在晚上更大聲。缺乏睡眠、壓力、缺乏睡眠,所有這些都會增加你的食慾。它會增加皮質醇,也會增加格雷林,這是一種飢餓荷爾蒙。你可以讓年輕健康的學生在缺乏睡眠的情況下,他們會渴望碳水化合物。對,他們會渴望糖,並且會增重。這一切都是火箭科學。那對於完全沒有錢的人呢,他們沒有能力……像我和你有的很多特權,他們應該考慮哪些非常基本的事情,以便在每個便利商店都試圖賣便宜甜食的世界中保持健康?是的,這是一個非常好的問題。我認為健康的經濟問題是一個難題,並且我們知道健康存在著巨大的差距,但不僅僅是經濟問題,還有教育問題。我曾經和一位在布魯克林的Bed Stuyvesant診所工作的女醫生見面,那是一個服務很少的地區,社會經濟地位很低,健康狀況很差。她說:“馬克,你知道健康的第一個預測因素是什麼嗎?是金錢嗎?不,是教育。”即使那些富裕但缺乏教育的人仍然會有健康問題。對我來說,真正的問題在於教育,因此人們可以通過接受教育來做出正確的選擇,而不必花費很多錢。我十年前參與了一部名為「FedUp」的電影,該電影研究了我們的食物系統中的兒童肥胖問題,以及糖、營銷和加工食品的興起,我們拜訪了很多家庭。我與南卡羅來納州的一個家庭合作,很容易。那裡是美國最貧困的地區之一,所謂的食品沙漠之一,美國最糟糕的食品沙漠之一,基本上那裡沒有很多健康的選擇可以選擇,還有一種被稱為零售食品環境指數的東西。健康雜貨店和快餐、便利商店的比例是多少?大約是10比1,這非常糟糕。他的家庭一個月的食物預算是1000美元,五口人住在拖車裡,領取殘障和食品券。母親超重100磅以上,父親也非常超重,患有2型糖尿病,已經42歲,因腎衰竭正在進行透析,這非常令人驚訝,因為你通常不會在這麼早的年齡就看到這種情況。兒子16歲,體脂肪達50%。這個男孩的應該在10到20之間,並且快要得糖尿病,已經是前期糖尿病。與其說,他們是這部電影的一部分,我問:“你們為什麼想這麼做?”他們回答:“其實是為了讓爸爸能夠獲得腎臟移植,他必須減肥。我們在努力,但不知道該怎麼做。我們在家做所有這些低脂選擇,但效果都不好。”所以我去他們的家,那是一輛拖車,而我不是給他們講課該怎麼做。我說:“讓我們一起做一頓飯,但首先讓我們檢查一下你的廚房。”然後讓我們看看裡面有什麼。
    所以我們把冰箱、冷凍庫和櫃子裡的所有東西都拿出來,結果發現全部都是包裝好的、盒裝的、加工過的食物。
    所有東西都含有高果糖玉米糖漿,包括花生醬和沙拉醬。每樣食物裡都有反式脂肪,這是致命的。
    許多產品標示「低卡路里」或「飲食專用」。我的基本規則是,如果標籤上有健康聲明,就不要吃。
    你知道,像是無麩質的洋芋片,並不代表它健康,對嗎?可口可樂也是無麩質的,並不代表它健康。
    所以我向他們展示了他們所做的事情,然後說:「我們來做一道簡單的餐點吧。這裡有一本叫《緊縮預算中的好食物》的指南。
    怎麼樣才能為你自己、為地球和你的錢包吃得好?」
    這本指南是由環境工作組製作的,你可以在 ewg.org 上找到,免費提供。
    裡面有介紹怎麼選擇便宜的肉類、豆類、穀物和蔬菜。
    像洋蔥、胡蘿蔔和芹菜並不貴,你知道,許多蔬菜都不貴。
    所以我們做了火雞辣椒。我們用新鮮的材料做了一個沙拉,橄欖油和醋的調料,而不是白色的調味醬。
    那些調味醬裡滿是化學物質、高果糖玉米糖漿和精製油。我教他們怎麼烤地瓜。
    我教他們怎麼快炒蔬菜。我們吃了一些蘆筍。他們從來沒有吃過任何新鮮的東西。
    他們從來不在廚房裹生活。孩子們在外面玩視頻遊戲,然後跑進廚房,像是「那是什麼味道?」
    我覺得是烤地瓜的香味。我們一起享用了美好的晚餐。他們喜歡那頓飯。
    我心想:「你知道嗎?我不知道這是否會成功。」但他們甚至連切菜板都沒有,連刀都沒有。
    他們真的只有一把奶油刀,所以我們試著用奶油刀切洋蔥和地瓜,因為這是他們擁有的一切。
    這真是難上加難。因此我在回家的路上,通過亞馬遜和Ives為他們買了切菜板。
    我把東西寄到了他們家。下個星期,媽媽給我發短信說:「馬克,全家這週減了18磅。
    一年後,爸爸減了45磅,換了一顆新腎。媽媽減了100磅。兒子減了132磅,考上了醫學院。
    他是家裡第一個上大學的人,還問我要了醫學院的推薦信。
    他們住在最糟糕的食品沙漠之一。他們的經濟狀況不太好,但他們成功找到了方式。
    因為吃真正的食物不必昂貴。你不需要70美元的和牛肋眼牛排,對吧?
    你可以吃真正的食物。這其實很簡單,只需要不吃超加工食品。
    這對我們來說是非常不好的,年年造成1100萬人的死亡。
    我們知道這些數據非常強烈。它會引起心理健康問題、侵略、暴力、抑鬱、焦慮、槍支暴力。
    我的意思是,這些研究早已存在。我剛剛在醫生藥房的播客中談過這個話題。
    我談論了我們的食物如何影響我們的心理健康,不僅僅是肥胖和糖尿病,而是我們的認知功能、注意力缺失和記憶問題。
    這一切都與我們的飲食息息相關。所以,我們有「最好的時光」和「最糟糕的時光」。
    我們知道該怎麼做,但是否能做到還是個問題。這其實是一個教育問題,也是一個政治意願的問題,改變驅使我們走向錯誤道路的政策。
    而現在在國會有一項法案正在提議,作為試點,限制領取食品補助金的孩子食用超加工食品,我覺得這非常棒。
    食品行業正全力以赴抵制,對吧?所以我們在和強大的勢力作鬥爭。食品行業是地球上最大的行業。
    在我成長的過程中,我試圖保持健康,其中一件我常做的事情是喝牛奶。
    因為曾有人告訴我這會讓我像我的兄弟那樣變得高大,所以我會瘋狂地從紙盒裡直接喝牛奶。
    我會盡可能多地從冰箱中大口喝進去。
    你長高了嗎?
    我不知道。我仍然比他們矮,所以我想應該沒有。
    但這是許多家庭仍然相信的一個大迷思,牛奶對我們的骨骼很好,還能幫助我們成長。
    你對牛奶有什麼看法?
    是的,你知道……
    這也是一個有爭議的話題,涉及牛奶。
    是的,我的意思是乳製品行業很大。當前的農業部長曾在乳製品行業工作。
    這是個問題,因為科學依據並不充分。有一篇名為《牛奶與健康》的論文發表在《新英格蘭醫學雜誌》上。
    這是世界上頂尖的醫學期刊,也許《柳葉刀》是英國的吧。
    但這篇論文的作者是兩位哈佛科學家,他們剖析了所有有關牛奶的科學證據以及這些聲明的真實性。
    也許對於歐洲的觀眾來說,你可能不知道,但在美國有許多人記得這些「喝牛奶」的廣告。
    那些廣告裡有名人、運動員和政治家,全都是白色牛奶鬍子。
    然後他們說「喝牛奶」。
    而那些廣告中也會說它會幫助建立更強壯的骨骼,它會這樣做、那樣做。
    而聯邦貿易委員會卻說不行,因為這不是真的。
    你必須撤下那些廣告。所以那些廣告就消失了。
    這些廣告是由政府與乳製品委員會共同推廣的。
    所以有個叫「結帳計畫」的東西,政府用來支持農業。
    但事實上,政府用納稅人的錢部分支付這些廣告,而科學依據並不充分。
    美國的飲食指南稱,普通美國人應該每天喝三杯牛奶,而孩子應該每天喝兩杯牛奶才能保持健康。
    在美國,如果學校餐單上沒有牛奶,就無法獲得學校午餐的資金。然而,目前並沒有證據支持這一點。事實上,反而有證據顯示脫脂牛奶會導致體重增加,因為它無法滿足你的食慾。牛奶可能導致癌症,尤其是前列腺癌,並且不會促進強壯的骨骼。實際上,牛奶消費量高的人骨折風險更高。牛奶對許多人來說可能造成許多消化問題。它可能造成自體免疫疾病,如1型糖尿病。人們會對牛奶產生過敏或食物不耐症。我記得有一次我在急診室工作,一位母親帶著她的小孩進來,孩子已經得了第十次耳朵感染。我問她,“發生了什麼事?什麼時候開始的?”她說,“這是從他12個月大時開始的。”我接著問,“那時有什麼改變?”她回答,“我停止了母乳餵養,開始給他牛奶,結果他突然開始得耳朵感染。”我想,“哦,這在我還不知道這一切的時候就發生了。”這只是個有趣的附註。但我們確實需要查看數據,以科學為根據。問題在於,我們在美國面臨企業壟斷的情況,食品行業已經壟斷了我們的食品機構,從FDA到USDA的政治體系。他們例如在農業法案上花費了5億美元,其中包括食品券和其他食品計畫、兒童營養等。因此,這真的很不幸,但牛奶並不是自然界的完美食物。它只有在你是小牛時才是自然的完美食物。那麼,牛奶是否有健康益處?是的,這是另一面。那麼,我們應該喝什麼牛奶呢?如果我們喝的是現代牛奶,現代牛奶是來自幾乎同質的荷蘭黑白牛,它們不是均質化的牛奶,但屬於同質品種。這些牛的人工授精非常有限,只有幾隻公牛在進行大量的人工授精,這些公牛的基因庫非常有限。這些我們稱之為A1牛。所以大多數的傳統奶牛,歷史上的奶牛擁有一種叫做A2的酪蛋白,這種酪蛋白炎症反應較小,對腸道的影響較小,對身體的問題較少。因此,羊奶和羊奶都含有A2。有些牛,如澤西牛或根西牛,也含有A2。而你現在可以獲得A2牛奶和A2冰淇淋。而這種A1酪蛋白潛在地非常成問題。因此,我認為現在的乳製品並不理想。然後我們對它進行巴氏消毒和均質化,還向牛中添加生長激素,牛奶中含有雌激素。我們的牛奶中有60種不同的激素,其中一些是自然發生的,但我們擠懷孕牛的奶,這些牛奶的激素影響更大。因此,我認為目前的乳製品不是我們應該大量消費的東西。現在如果你有機會獲得羊奶、山羊奶或A2牛奶,那可能是可以的。優格可能也可以,這也取決於你的基因。全球有75%的人對乳糖不耐受。許多人對乳製品有過敏反應。但我認為如果它來自正確的來源,那就可以了。例如,我用山羊乳清作為我的早晨蛋白質飲品。顯然,山羊乳清來自山羊,它的酪蛋白含量很少,但如果有的話也是A2酪蛋白,我對它沒有反應。但如果我喝普通的乳清,會有反應,會感到鼻塞,會長痘痘或出現其他問題。因此,我認為除非是某些類型的乳製品,否則我們不應該大量消費乳製品。你對目前關於Zempec的討論有什麼看法?它似乎在文化上引起了爆炸性的反響。製造Zempec的公司的股價已經上漲到我從未在生物技術界見過的程度。它似乎沒有明顯的副作用。如果你問人們,他們很難告訴你任何副作用。但我其實看到你做過關於這個的視頻。對,我有很多話要說。你對Zempec有什麼看法?你可能會陷入麻煩。我試著不敲桌子。但首先,我們面臨著一個巨大的肥胖問題,卻沒有好解決方案。因此出現一種可以每週注射一次的藥物,它使你不再感到飢餓,繞過了你正常的生理機制,並且能讓你減輕體重。這是個相當具吸引力的選擇。這正是為什麼Novonordisk現在是丹麥最大的公司。它是丹麥GDP的最大組成部分。我不知道他們是否在丹麥允許這個。他們就是製造Zempec的公司。對,製造Zempec的人。最近,製造Zempec的Novonordisk首席執行官公開表示,他收到了來自加工食品製造商的電話。他非常擔心,因為他們的市場份額正在下降,他們非常擔心這會影響到他們的生意。想想這一點。因此,我認為Zempec是有效的。它作用於你生物體內的一個自然部分,叫做GLP-1,這是你的身體生成的東西。我們可以通過許多不同的方式來增加它,從某些益生菌和腸道細菌,到某些食物和某些飲食方式。藥物的效果非常強烈。對於那些不知道Zempec是什麼的人,讓我們給一些背景。好吧,這是一種最初用於糖尿病的藥物。它通過作用於一條叫做GLP-1(胰高血糖素樣肽-1)的通道來發揮作用,這條通道調節胰島素功能,還調節體重和食慾。因此,它確實在幫助控制血糖方面發揮了作用。但副作用是減輕體重。所以就像我們研究血壓的結果,但副作用是它幫助我記錄檔案。因此,就像這樣,對吧?它並不是為這個目的而設計的,但實際上卻有了這樣的副作用。
    由於肥胖影響了這麼多人,現在全球有20億人超重。因此,你使用這種注射劑,基本上你的食慾會降低,所以你不會感到那麼餓。你不會感到那麼餓。你會感到噁心,可能會嘔吐,可能不想吃東西,人們因為副作用而停止使用。這些都是短期的副作用。
    優點是它有效,並且在減重時有一些代謝上的好處,這有助於改善健康。但我不認為是藥物帶來健康好處,而是減重本身。但它有很多缺點。首先,費用非常高。如果你將全國所有超重的人都放上這種藥物,費用將達到5.1萬億美元。因此,這是一個極其昂貴的負擔。
    這個藥物每個月的費用是多少?大約在13到1700美元之間。一個月13到1700美元?是的,每個月,這大約是1500英鎊左右。每個月要付這麼多錢,永遠如此,對吧?當你停止使用時,體重會回來,除非你真的嚴格改變你的生活方式。所以這不是一個生活方式改變計劃,並不幫助你改變行為或習慣。這是一種藥物引起的食慾束縛。如果有些人真的需要,這可能是有效的。如果有些人超重得很,而又不想進行胃旁路手術,我覺得這可能還不錯。
    但問題是,一,你必須永遠服用;二,費用昂貴;三,大多數人沒有意識到,除了失去脂肪之外,你還會失去肌肉。你失去的約50%體重是肌肉,而肌肉是你的新陳代謝所在。它消耗的卡路里是脂肪的七倍,而你需要它來維持長壽和健康。因此,當你失去肌肉時,你整體的健康就會下降。這是健康的核心,恢復肌肉是非常困難的。因此,如果你要使用像Gozempic這樣的藥物,必須真正增加蛋白質攝入量,並在健身房用重訓苦練。
    長期來看,可以進行管理,但大多數人不會這樣做。這可以進行管理,你需要通過DEXA掃描和身體成分測試來跟蹤,並且要真正了解你在做什麼,因為這可能會對你造成嚴重影響。而且你失去體重後,最終的代謝速度會比你開始之前要慢,因為你失去了你的代謝引擎,那就是肌肉。
    還有另一個問題,我們現在也看到這一點,因為這個藥物出現的時間不長。幾年前《新英格蘭醫學雜誌》上曾有一篇文章指出,使用新藥要在副作用發展之前就開始。所以現在我們看到,使用兩到三年後,出現了嚴重的副作用。在醫學上,當我們看到一項研究的效果為20%或30%時,我們會說,這是非常好的。例如,降膽固醇藥物使心臟疾病降低20到30%,這是世界上最好的藥物。
    但這種藥物的副作用評估是可怕的,因為腸阻塞(這絕不是小事),就是你的腸道停止運動,必須通過手術釋放,增加了450%。胰腺炎(這不是一種令人愉快的病狀),即你的胰腺發炎,這會影響到你的消化、胰島素等,甚至可能致命,增加了900%。因此,這些都不是小事。還有其他副作用,例如腎臟問題等等。
    所以,我認為這種藥物存在的時間越長,我們會看到越來越多的後果。而且我認為它忽略了真正的問題,那就是我們怎樣才能解決這個問題?這不是Ozempic缺乏症對吧?肥胖的增重不是Ozempic缺乏。這是因為我們有毒的環境、生活方式、食物系統、缺乏運動和環境毒素。這是複雜的,並不是一個容易解決的問題,它需要政策改變。
    它要求我們重新思考我們的農業系統、食品加工和製造系統。對於想要進食的人,需要大量教育。這要求我們在社會中進行大規模的改變,這將給許多公司帶來顯著的損失。我是說,正如我所說,食品行業是世界上最大的行業,每年約為16到17萬億美元,這比大多數國家的GDP還要大。整個美國的GDP好像是16萬億。所以這是一個大行業,有很多需要面對的損失,因此對於我們變得健康需要進行改變,會有很多阻力。
    因此,服用這種藥物似乎非常好,我認為它有益處,但這並不僅僅是一個無風險的解決方案。這是有趣的,因為這似乎是未來我們將如何對待肥胖等問題的一扇窗戶,因為價格…嗯,往前看。價格會因為更多公司將推出造成相同GLP-1效果的相似產品而下降。價格會迅速下降。會出現一種價格競賽。我相信,因為MPEC在前期進行了臨床試驗,投入了所有資金,這意味著他們首先獲得批准。這扇窗戶會關閉,然後價格下降。然後,我不知道這裡是否會開處方,那些執業者會開處方嗎?
    哦,肯定的,任何人都可以開處方。哦,真的嗎?那麼,可以通過我的保險來補貼?不行。哦,不能嗎?我指的是大多數保險並不會支付他們的開支。如果你是糖尿病患者,他們可能會支付,但對於未經批准的適應症,他們通常不會支付。現在,這是針對GOVI,即經批准的版本,而有些保險會支付,有些則不會,但他們對此並不興奮。真有趣。
    你知道那些和 MPEC 相關的副作用嗎?這種藥物是因為什麼原因造成這些副作用的?
    因為我在想,你剛才說的是因為人們開始減少食量,還是因為藥物本身的化學成分?
    不,不,不。這是藥物的作用。它加厚了腸壁,對腸道有影響,所以它在腸道上發揮作用。
    而且很多荷爾蒙和腸道的新陳代謝功能都會受到奧贊必克的影響,並改變其功能,減慢排空等,還會引起許多其他問題。
    所以,最終,這似乎會給許多人帶來困擾。
    有趣的是,因為你知道,目前的敘述是非常正面的。這些藥物出現了,就好像沒有副作用一樣。
    數百萬美元的廣告和數十億美元的收入在其中,所以沒有人在談論壞的一面。
    順便提一下,他們還在考慮把它給五歲的小孩,對我來說這真的很可怕。
    我覺得這些東西沒有免費的午餐可言,所以我認為我們最終會弄清楚這種權衡是什麼。
    然後人們可以根據自己的情況來決定這種權衡是否值得。
    是的,聽著,人們會說,“我想減掉將近五磅”,我不認為這是一個好主意。
    如果你是一個重度肥胖者,身體有嚴重健康問題,並且真的很難開始,你知道嗎,它可以是一種有幫助的輔助工具?絕對是。
    你知道,應該給每個想在派對或婚禮上看起來好的人的人嗎?絕對不應該。
    你對水果的看法是什麼?
    很多水果。
    多少水果?
    我認為這要視情況而定,對吧?如果你是糖尿病患者,代謝完全失衡,沒有任何代謝抵抗力,
    吃一個李子可能對你來說是一個問題。而如今我們有了持續的血糖監測儀,你可以追蹤你的血糖,看看。
    我見過這樣的病人,“哇,我吃一個李子,我的血糖飆升,但如果我吃一個蘋果,就不會。”
    所以我認為不同的水果對你有不同的影響,但大多數水果都富含植物化學物質、纖維、植物營養素,並含有少量的糖。
    我會說不喝果汁。我認為果汁確實會導致兒童肥胖等問題,但如果你想吃一個蘋果或桃子或李子,那就沒問題。
    我認為你不應該一大早就吃水果。我認為早上的蛋白質和脂肪很重要,因為它能激活你的新陳代謝和蛋白質合成。
    如果你在早上吃糖,這基本上就是我們今天所吃的,例如穀物、煎餅、鬆餅、瑪芬、貝果、甜味優格、甜味咖啡。
    我認為這是對我們生物學最糟糕的做法。它會讓我們的血糖和胰島素飆升,最終導致我們增加體重並感到飢餓,並且你知道的,會渴望更多東西。
    因此,例如在我的乳清蛋白裡添加冷凍漿果和冷凍櫻桃是可以的。那裡有蛋白質,這會減輕影響。
    那麼飲食時間呢?
    什麼時候吃?
    是的。你對我們應該什麼時候吃和不該吃有什麼看法嗎?
    是的,當然。我覺得,你知道,我們之前有過早餐這個概念,也就是打破禁食。
    而現在人們整晚都在吃。他們吃到上床睡覺,然後早上醒來吃東西或者喝些含糖的東西,比如甜咖啡。
    他們沒有給自己一個禁食的時間窗口,這對我們的生物學至關重要。
    我在我的書《永遠年輕》中寫過這個,我們談到如何啟動我們自己的修復和重生系統。
    因為身體,想想看,史蒂文,你的身體,當你割傷自己時,會自我癒合。皮膚癒合了。它是如何知道怎麼做到的?
    它非常聰明。你的骨頭斷了,它會癒合。我幾年前摔斷了手臂。它就癒合了,對吧?
    到底發生了什麼?我在想,請你在裡面癒合一下?它不知道該怎麼做。
    它招募幹細胞,招募修復因素和生長因素,並且知道該怎麼做。
    所以身體有這種與生俱來的癒合、修復、更新和再生系統,我們需要學會如何啟動它。
    而我們大多數人卻在做相反的事情。我們竭盡所能地使其失效,這會導致疾病。
    因此,食物是我們用來與這些再生、更新、修復系統互動的最重要的東西。
    這是我們所說的衰老特徵之一,其中之一叫做營養感知失調。
    它與我們的身體如何與食物相關,以及我們的營養感知系統如何因我們高度加工的飲食、高糖和淀粉,還有不足夠的正確食物而出現失調。
    因此,長話短說,給自己至少 12 小時的休息是很重要的。
    所以如果你晚上六點吃飯,早上至少可以六點吃,但最好可能是十四個小時。
    所以如果你晚上六點吃晚餐,早上八點吃早餐,那也可以。這是一次 14 小時的禁食。
    在這段時間,身體在進行清理、回收和修復。
    這裡有進化的故事嗎?
    當然,絕對是的。當我們沒有雜貨店、沒有家庭食品、沒有餐廳、沒有外賣、沒有便利店時,我們不得不出去找食物。
    我剛從坦尚尼亞回來,拜訪了那裡的獵人採集者——哈茲達族,他們是少數幾個仍然進行狩獵采集的部落之一。
    我們去狩獵和採集,我當時在想,“天啊,挖一些根莖和殺一隻樹上的鳥真是一件很麻煩的工作。”
    這是一個大工程,我們跑了一個多小時,因此我們不知道下一餐會從哪裡來。
    因此,身體不得不應對過去的饑饉和豐盛交替的時期。
    所以它內置的是一個在不吃的時候進行保護和修復的系統。
    因此系統被啟動,改善我們的血糖控制,吸引新的線粒體並構建新的線粒體,減少發炎,激活細胞清理和修復過程。你身體裡有許多老細胞和受損的蛋白質。你的身體像是一個消化器,幾乎就像是一個小吸塵器,去吸收這一切,然後消化,然後利用這些部分。這幾乎就像是身體中的回收系統。我們需要啟動這一系統。而禁食的期間正是做到這一點的時候。
    舉個例子,我們知道一些集中營倖存者,他們活得非常長,比如活了90歲、100歲以上,尤其是很多人。這是因為他們經歷了這一段深度禁食,對他們的生物學產生了影響。我們從許多動物實驗中得知,禁食和饑餓能將你的壽命延長三分之一。如果你攝取的卡路里減少三分之一,你將活得長三分之一。這聽起來可不有趣吧?但你不需要這樣做。因此,進食的時間是重要的。給自己留出三小時,不要在睡覺前吃東西,並且至少在晚餐和早餐之間留出12到14小時的間隔。
    我們如何知道在動物研究中,不僅是卡路里限制造成了這種長壽效應呢?是的,確實如此。
    那如果我只是限制我的卡路里而不禁食呢?你可以這樣做。我遇到過一位來自卡路里限制協會的男性。卡路里限制協會?是的,它是基於這項動物研究,想想如果你攝取少三分之一,你將活得長三分之一。因此對於人類來說,這將是120歲。我問他,你早餐吃什麼?他說,我吃了五磅的芹菜。我想,好吧,你去做吧。我得找另一種方法。
    因此,你必須吃大量的低卡路里食物才能感到飽食,對吧?這就是你必須吃很多食物的原因。所以他是餓得慘不忍睹,餓肚子有很多壞處。你會失去肌肉,而肌肉是必要的。有些事情會發生錯誤。因此這並不是真正的最佳策略。你想做的是模仿饑餓的感覺。
    那麼,如何模仿這段導致自噬現象的饑餓期呢,自噬基本上意味著自我吞食,即清理自己的細胞。這就像是自我清潔或自我修復。因此,有很多方法可以破解它。你可以通過這種較長的過夜禁食來做到這一點。你也可以通過某些補充劑和某些藥物來做到,像是雷帕黴素就被研究用於延長壽命,這是一種用於癌症以及其他免疫抑制治療的藥物。但它作用於這個名為mTOR的途徑,這本質上是細胞增生的激活。它促進肌肉合成。如果你想增加肌肉,就應該用蛋白質來激活mTOR,這是好的,但你不想一直激活它。因此這種藥物抑制mTOR,這正是你飢餓時發生的情況。因此它模仿饑餓,然後你就能獲得這種好處。還有像二甲雙胍這樣的藥物也在被研究,它是另一種藥物,研究如何激活這個名為AMPK的長壽開關,這是另一路徑,調節著你的營養感知。如果你沒有足夠的營養,這個開關將被激活。但如果我們到處都在吃東西,其實你可以服用這種藥物,這可能有某種效果。現在有一個大規模的試驗正在進行中。我對此仍然持觀望態度。我對它並不偏頗或反對。我認為目前的數據還不足以讓我開始服用它或者讓我的患者開始服用它。但它在一些假裝饑餓的破解策略上是有效的,可以這麼說。
    因此,被饑餓對我們有好處嗎?是的,我會說小心一點,因為你知道,有些人真的會走到極端。他們會想,我將不會激活mTOR,因為激活mTOR使我衰老得更快。它會阻止自噬並促進癌症,這是壞事。因此,我將成為一名素食主義者,並且我要少吃卡路里。而最終結果就是你會失去肌肉。所以這就像金髮女孩的故事,你需要同時擁有mTOR的激活和抑制。你需要吸氣,也需要呼氣。你需要保持清醒,然後又要睡覺。你的心臟需要跳動,你也需要放鬆。這就是身體的運作方式。這也是一個艱難的對話,因為它能引發飲食失調。
    是的。
    各種飲食失調,顯然在健康結果上是極其不利的。藍區。你去過一些藍區,是吧?藍區是什麼?它們教會你有關健康本質的什麼呢?我的朋友丹·布尤特(Dan Buehner)基本上提出了藍區的概念,在參觀這些人們擁有極長壽的地方之後。在地圖上,有人用藍筆將這些地區圈了起來,因此它們被稱為藍區。我參觀過伊卡利亞和撒丁島。
    它們總共有多少個?
    有五個。包括日本沖繩、加利福尼亞洛馬琳達和哥斯達黎加的科雅半島。但還有許多其他地方。我曾經在土耳其,看到一些村莊裡的人們非常,非常年長。
    我們說的年齡有多大?
    我說的一對夫妻總共210歲。他們活到100歲、105歲、109歲和110歲。我是說,艾瑪·穆拉諾在去世時117歲。所以問題是,這些地區有什麼不同?不同之處在於,他們非常孤立和偏遠。因此,他們沒有被現代化的食品系統所困擾。他們仍然自己種植食物。我曾拜訪過這對夫妻。他年輕的時候是90歲,班那科特97歲。他的妻子是年輕的87歲。他們擁有自己生活的農場的土地。他更悠閒,但她卻帶著我們四處參觀所有的果樹、橄欖樹和她所種的花園。
    我指的是,這是一個巨大的迷你農場,她在一個小山坡上自己經營,
    而她在87歲的年紀上跑得比我到她那裡還快。
    她把所有東西都是從零開始做的,雖然不算有機,但這就是她們的做法。
    她們用的都是傳承動物,比如羊和山羊,所以她們養的是傳承羊和山羊。
    什麼是傳承羊和山羊?
    意思是不像一些工業化、混合品種的牛,產生那些不應該喝的糟糕牛奶。
    她們喝山羊奶和吃山羊奶酪,但她們的山羊吃的是一些野生植物,這些植物含有植物化學物質。
    有些奶酪和山羊奶中的植物化學物質實際上甚至比綠茶還要高,
    綠茶裡有很多來自於,例如,從山羊奶中可以獲得的兒茶素,
    這是因為那些山羊吃的是含有這些有利健康的化合物的植物。
    他們還是很活躍,比如佩特拉歐就95歲,他是一位撒丁島人。
    他每天都要在這個極其崎嶇的山區徒步五英里來放羊。
    在95歲的年紀,大多數95歲的人都不會去爬山,是吧?
    他的聲音洪亮,站得筆直,目光清晰,沒有駝背,十分幽默,還為我唱了一首歌,你知道的?
    然後,你知道,他們自然地活動。
    他們有驚人的食物,富含植物化學物質的食物,富含那些已經被發現與長壽有關的植物化合物。
    例如,在伊卡里,我和一位正在擠山羊奶的人坐在一起,我們一起製作山羊奶酪。
    他給我泡了一杯茶。我問他:“這是什麼?”他說:“哦,這是野鼠尾草茶。”
    我看著它,問:“這是什麼植物?”我查了一下,然後研究了一下這植物,
    結果發現這是一種極其富含植物化學物質的植物,
    其中含有許多相同的與長壽有關的化合物,叫做兒茶素,我們並不常喝這個。
    綠茶有這個。你可以從日本獲得,例如。
    然後,我們基本上看到他們不僅有好食物,還有活動。
    他們的壓力水平非常低。有一個人,西尔维欧,我和他一起吃晚餐。
    他的家族多年來一直擁有這片山區,並且有大約200隻羊和山羊。
    他們開了一家小餐館,讓人們來。
    所以他們基本上是家庭自己做飯,所有的食材都是來自農場的。
    我問:“西尔维欧,晚餐後,你的生活中有壓力嗎?”
    他看著我,就像是“壓力?”他幾乎不明白這個詞。
    我說,你知道的,當事情困難而艱難,感到緊張時,
    他說:“哦,哦。”我說:“是的,有時候晚上,會有一隻山羊跑出來,我得去把它找回來。”
    有時候,山羊生小羊的時候,我得早起。
    所以他們壓力水平非常低。他們還有一件非常重要的事,那就是社區。
    所以他們有歸屬感和聯繫感。
    我遇到了朱莉亞,她100歲了,抱歉,她告訴我她103個月大。
    我想就像你五歲時,我是五歲三個四分之一,她就是“我103個月。”
    她仍然在工作,她仍然為婚禮和桌巾製作東西。
    她沒有孩子,但她的侄女和侄子邀請她去和他們住。
    所以她和他們住在一起。或者另一個人,卡爾梅因,失去了妻子,
    但他和家人一起住,在86歲時經營著一個大花園,還有動物、羊和兔子。
    所以他們都是社區的一部分。他們有聚會,一起慶祝。
    有一種歸屬感。沒有養老院。沒有孤獨。
    孤獨真的是新型吸煙。
    我指的是,我們在美國和全球範圍內都有孤獨和隔離的流行病。
    而且這是致命的。這就像每天吸兩包香煙。
    我們怎麼知道?
    我們怎麼知道這是危險的?
    是的。
    圍繞這一點有很多科學。這方面的證據非常龐大。
    事實上,美國的外科醫生剛剛發表了一份關於此的聲明,以及一項針對孤獨的倡議
    因為這不僅是造成不快樂,還是導致疾病和死亡的重要原因。
    為什麼我們這麼孤獨?發生了什麼?你覺得是什麼?是互聯網還是?
    哦,是的。我是說,想想看。我們曾依賴彼此在社區中生活,就像他們那樣,例如。
    我說:“西尔维欧,當你有這麼多羊的時候,這一切是怎麼運行的?你是怎麼管理的?”
    我說:“嗯,你知道的,我喜歡我所有的朋友。他們會來,該到了分享羊的時候,他們會來幫忙。”
    生活就是這樣自然而然地聯繫在一起。你去到某人的家,你沿著街走,你知道的,你在咖啡館坐著。
    你有一個社區。你有一個家庭。我們失去了這一點。我們都是流動的。我們都在動來動去。
    我們跟家人脫節了。我們大部分時間都在線上。
    你知道,我們有Facebook,而不是實際的面對面時間。
    我是說,能與你親自坐在這裡真好,對吧?
    是的,我想是這樣。我們失去了這種感覺。而且我們失去了關係的價值,以及我們文化中的成就和成功。
    這讓我們與真正重要的東西斷開了聯繫,那就是人類社會。
    有沒有回歸的辦法?你認為?因為我前幾天在想這個。
    聽著,我之前談過這個一兩次,但我最近試了視野專業。
    哦,你試了?
    是的,從技術上來看非常驚人,但從長期的潛在影響來看卻令人恐懼。
    是的,你只需一直戴著它,然後忘掉它。
    正是如此,而且真的很不可思議。
    就像我可以靜靜地坐在那裡,我手上的動作影響了我面前這些大型螢幕的各種事物。 當你把它回放時,你會看到這將變得越來越便宜、越來越普及。 應用程式會變得更好。 然後我們會思考這對孤獨感意味著什麼。 是的。 當我可以在虛擬世界中與朋友聚會,做我的工作,約會,甚至在虛擬世界中觀看色情內容時,所有這些事情。 我仍然喜歡擁抱和牽手。 那該怎麼辦? 在那裡你不能這樣做。 你對我們能否扭轉孤獨與隔離的流行病感到希望嗎? 嗯,這是個艱鉅的挑戰。我認為我們必須重新思考我們的生活方式以及在我們所建立的社區中所做的事情。我認為這周圍都有這樣的努力正在進行。 所以就在我們看到孤獨這種流行病的同時,我們也看到很多社區建設和聯結感、歸屬感的倡議。 而我參與的好多這些社區正在積極運作。 我還在一個叫做歸屬中心的董事會上,這個中心專注於解決孤獨問題,創造讓人們能夠實時互相聯繫的方式和機制。 我認為這需要一個系統性的解決方案。 我認為,與我們討論的長壽和飲食相關的許多問題,最好的答案可能是那些真正的系統性解決方案,而不僅僅是依賴個別的治療方法。 像是監管、政策,以及我們如何設計城市、綠地、圖書館和社區中心,以及所有這些東西。 我很早就意識到這是一個問題,我在地震後去了海地,在那裡幫助當時的災難,是最早的醫療團隊之一。 在那個過程中,我遇到了保羅·法默,他是一位來自哈佛的了不起的有遠見的醫生,他去了海地,通過建立社區健康工作者來解決結核病和艾滋病的問題。 他後來建立了一個超過11,000名社區健康工作者的全球網絡。 這成為克林頓和蓋茲基金會的一個模式。 他意識到我們並不缺乏治癒這些問題的正確科學或正確藥物。 我們知道如何處理結核病和艾滋病。 但缺乏的是人們能夠做的基本事情,例如乾淨的水,或者擁有一個手錶知道時間的能力。 所以他建立了這個社區健康工作者的網絡,並意識到社區就是醫療。 他們成為了彼此的鄰居。 從這個運動回來後,我意識到慢性病也是一個問題,慢性病並不是傳染性的,但它是有傳染性的。 如果你的朋友是超重的,你更可能超重,而不是如果你的家人超重的情況下。 你的社交網絡在決定你的健康方面比你的基因網絡更為重要。 你環顧四周,看看你五個最親密的朋友,他們的狀態可能和你差不多,對吧? 所以我意識到我們需要利用社區的力量來改變我們的健康和行為。 我可以告訴你吃什麼和該做什麼。 但是如果你所有的朋友都在做相反的事情,那就會很困難,對吧? 所以我和瑞克·沃倫創建了一個名為「丹尼爾計畫」的程序,這是一個基於信仰的健康計畫,在第一周就有15,000人報名參加,第一年減掉了25萬磅的體重。 我們創作了一本名為《丹尼爾計畫:在社區中如何做到這一點》的書。 我們稱其為健康的五個要素:信仰、朋友、食物、健身和專注,也就是你的心態。 這是非常有效的。我們擴展到全球的1,000次旅行,確實幫助了人們在小組中一起做到這一點。 所以沒有健康教練,也沒有營養師,只有我和另一位醫生。 我們基本上創建了這個程序,可以作為課程讓人們在小組中一起進行。 這個教會,騎士山教會與瑞克·沃倫,已經有了每週見面的團體基礎設施。 所以我們只是劫持了這個,將課程放進去,讓人們參加。 效果非常強大。 我們在我工作的克里夫蘭診所也看到這一點,我們與那裡的團體也做過類似的事情。 最後一個要素是專注。 這也是目的的一個總稱嗎? 目的、意義和目的,對。 是的,從閱讀你的作品中,我了解到目的是一種長壽因素。 100%。 這種程度呢? 我的意思是數據非常清楚。 美國醫學會雜誌的一篇最新論文顯示,有意義和目標的人活得長七年。 那在這個上下文中,他們的意義和目的指的是什麼? 這是你自己的意義與目的。 可能是你想照顧你的孫子。 可能是你是一位科學家,想要做一項發現。 也可能你是一位小說家,想要寫下你的下一部小說。 這不一定是一份工作。 不,不必如此。 對我來說,我的目的就是通過這種新思維和模型,為數百萬人結束不必要的痛苦。 我共同創立的新公司Function Health,我認為是能夠大規模實現這一目標的尖端力量,通過賦予人們掌握自己的健康數據的能力,給他們一個AI副駕駛來提升他們的健康,幫助他們實時理解發生了什麼。 對我來說,建立、創造和擴大這一切,讓人們獲得那些對他們而言很難獲得的資源。 這不是在你的醫生辦公室或醫療系統中發生的。 這不是在你的年度體檢中發生的。
    你並未獲得最新的科學和醫療資訊。那麼,我們該如何加速這種變化呢?對我而言,這每天都在驅使著我。這讓我對於早上醒來感到興奮,我非常有熱情。當然,我也對我的朋友和社區充滿熱情。我對自己的健康充滿熱情。我熱衷於享受生活,做我喜愛的事情。因此,我認為根據自己的價值觀設計生活是相當重要的。你在乎什麼?什麼對你來說是重要的?什麼讓你充滿活力?什麼讓你感到精力充沛?什麼又使你感到疲憊?要專注於那些能帶你到達想去的地方的事情。為什麼沒有目標會讓我們更早死亡?你知道,史蒂芬,這在生活中隨處可見。比如說,人們在這裡65歲的時候退休,而我今年也將滿65歲,說出來有點可怕。但你知道,我才剛開始。人們認為,若是看看那些退休的人,死亡率會驟然上升。例如,如果你已婚而配偶去世,並且你們已經一起生活了一整個生命,那麼你很可能會在不久後就去世。這開始支持這種說法嗎?100%支持。真是瘋狂。是啊。為什麼?發生了什麼?你知道,如果你不再活動,就會感到沮喪。是的,你會感到沮喪。我曾有一位病人,和他擁有美好的關係,這是一種深厚的愛。他們在一起足足40年。他的妻子得了乳腺癌,最終與世長辭。當他去世的時候,他身體健康,體格健壯,飲食均衡,但他卻出現了心衰竭,真的是心臟衰竭。他的心臟無法運作,並且醫學檢查結果顯示他有真正的健康問題。他的情況非常危急。我想,哇,我查了一下,實際上有情感衝擊和失落、心碎的證據。但最終他的心碎,這使得他的心臟在生理上也真的破裂,而不僅僅是情感上的。我們能夠通過處理他的情感心碎以及利用能量療癒和其他許多方法幫助他克服這一切,讓他康復。但在那時,我意識到,哇,你知道,心靈是有力量的,聽著,世界上最大的、最強大的藥房就在你的腦袋裡,有無窮的可能性。真的。是的。這些創傷在我們的壽命中扮演著角色。100%正確。我是說,你知道,令人驚訝的是,在醫學院裡,我們未曾學習這些,但創傷與你生活中的一切都有如此緊密的聯繫,尤其是疾病。我們使用一個叫艾斯問卷(ACE questionnaire)的問卷,關於逆境的兒童事件。它基本上會詢問你一系列問題。你可以在網上查找,並將其連結到你的節目註釋中,這是免費的。它會問,你的父母離婚了嗎?你家有酒精問題嗎?你的父母在你面前吵架過嗎?有人打過你嗎?你受到過性虐待嗎?接著你便會通過這整個清單,是否有任何家庭成員在監獄裡?父母皆在,等等。你的分數越高,你就越可能會有健康問題。肥胖、自體免疫性疾病、癌症、心臟病、糖尿病。這真的很驚人。因此,創傷會在你的身體內留下痕跡。書籍《身體記住一切》(The Body Keeps the Score)中提到,卡羅琳·梅斯(Carolyn Mace)這位靈性導師曾說過,你的傳記成為了你的生物學。而且反過來也是如此,從上到下。對吧?你的生物學也可以成為你的傳記。如果你飲食不當,營養不良,或有諸如汞中毒一類的健康問題,這也會影響到你的心理健康以及你的故事。但我們知道,顯而易見的是,你的創傷正在影響你的生物學。因此,在醫療上,我們必須面對這一切,無論是抑鬱症、自體免疫疾病,或是其他健康問題。我們現在還有一場驚人的迷幻藥革命,首次向我們展示了治療創傷的可能方法,像是創傷後壓力症候群(PTSD),這在治療上非常困難。你可以給人一種鎮靜劑,但這僅此而已。也許還可以提供一些療法,但效果有限。然而,現在我們開始使用這些可以改變大腦結構和功能的化合物,這對我來說真的很驚人。這不僅僅是像正常的藥物,你服藥後必須不斷地服用。你若只需服用一次ozempic,便能持續減重,對嗎?迷幻藥是你只需服用一兩次,便可以改變你的生理功能和大腦反應。這會改變大腦中的一些化合物,例如BDNF,幫助增長新的大腦連結,修復和癒合大腦中的問題。所以,我們看到了一些治療創傷的新方法,我覺得這是非常令人興奮的。MAPS是一個組織,即多學科迷幻藥研究協會(Multidisciplinary Association of Psychedelic Studies)。你可以分享那個鏈接,它在分享有關治療抑鬱症、焦慮、創傷反應、創傷後壓力症候群和人際關係問題的所有研究。你對迷幻藥有什麼看法?你嘗試過嗎?是的,我試過。你嘗試過哪些?你知道的,所有的。你沒試過哪些?我還沒有試過小草(Ibogaine)。哦,好的。它對於戒癮是相當強效的,對吧?是的。但你知道,我在70年代長大,所以蘑菇和迷幻蘑菇在我的覺醒和個人旅程中起了很大作用。我嘗試過LSD,還有peyote,我嘗試過ayahuasca和bufo。我幾乎所有的迷幻藥我都試過,因為我在我的生物學和心靈中都是個冒險者。我可以告訴你,這些真的幫助了我。哪一種對你幫助最大?告訴我一個它如何幫助你的故事。我的女朋友現在正在哥斯達黎加進行ayahuasca的儀式。
    我花了一年半的時間投資,並將一家名為泰國生命科學的迷幻藥公司上市。所以我與MAPS和Compass Pathways合作。在泰國,我們投資了Compass Pathways,因此我參與得相當深入……我知道你對此非常感興趣。是的,我擔任公司的創意總監大約一年半,純粹因為我對此感興趣。因此,我在這項業務中投資了約七位數的金額。然後我加入了創意總監的角色,以保持密切聯繫。我的合同基本上是讓我在IPO當天離開。所以我們在納斯達克上市,市值為34億,而我基本上是在第二天就離開了。太厲害了。是的,但這是因為我對心理健康感興趣。我聽說過這種心理健康的流行病。沒有好的答案。是的。迷幻藥以及圍繞著如迷幻蘑菇活性成分裸蓋菇素的臨床研究簡直讓人感興趣。很有趣。是的。我不需要工作。對,這真的很迷人。我最近聽到一位斯坦福大學科學家的報告,他正在研究為創傷、抑鬱、焦慮以及成癮療法使用Ibogaine。這非常有趣。這是一種從西非一種樹的樹皮中提取的化合物,叫做Iboga樹。它以某種方式關閉了戒斷反應。是的。我們知道,當你停止使用麻醉藥物時,你會經歷生理性戒斷,這是一種醫學現象。它以某種方式停止了這一過程。用一次劑量就能做到。一次劑量。現在有長時間存在的代謝物,nor Ibogaine,可能會減輕這些影響並阻止那些受體。我們還不太明白它的原理。但我曾經有一個想法,那就是當你看耶魯飲食成癮量表時,這是一個經過驗證的飲食成癮度量標準。不同的人有不同的程度,對吧?有些人無法停止吃大蛋糕,而有些人偶爾想吃冰淇淋。這並不是飲食成癮。但當你查看全球數據時,有14%的成年人和12%的孩子根據耶魯飲食成癮量表滿足飲食成癮的標準。原因是超加工食品、糖或精製碳水化合物。所以我實際上與一位領先的Ibogaine研究人員交談過。我說過:“如果我們做一個試點,招募有飲食成癮的人,給他們Ibogaine,看看會發生什麼,這會不會很有趣?”這可能會是非常迷人的,知道它可能會阻斷這種情況。而且我相信會有nor Ibogaine,這是Ibogaine的一種代謝物,我認為它可能會產生很大的效果,可能是一些你可以每天服用的東西,比如Ozempic。例如,我聽說Ibogaine的副作用相當……是的,副作用可能相當嚴重,但主要的副作用是心臟方面的影響。它會增加被稱為QT間隔的東西,這可能會引發心律不整,甚至致命的心律。而且在你服用時必須進行監測。不過我們發現,如果你服用較高劑量,甚至靜脈注射鎂,這實際上是我們在急診室治療心律不整時使用的藥物,像是你的心跳得瘋狂,你快要死了,我們會給你靜脈注射鎂作為最後的手段。實際上,你可以預先使用鎂,這樣可以阻止這種現象。因此處理這種情況的方法有很多。但我確信我們正處於迷幻藥的時代,這對我來說真的令人振奮,因為我認為作為醫生有這麼多問題我無法解決。你知道,如果有人有健康問題,但他們的創傷控制著他們的行為,除非他們處理這種創傷,否則很難解決他們生活中需要做的事情,對吧?所以如果你因為在孩提時期遭到強姦或性虐待而受到創傷,這就是你經歷過的,而我也經歷過自己的創傷。我在孩提時候遭受了亂倫。我的童年在很多方面都相當艱辛。孩提時受到亂倫。是的。所以我必須自己面對這件事,這樣做實際上幫助我恢復和修復自己的情感結構,讓我擁有一種之前沒有的安全感和安心感。你在早年或成年時是否有過這種創傷的症狀?一百個百分比。你知道,我顯然是高度功能性的。我寫了很多書,並且在很多地方當醫生,但這在我的人際關係中確實影響很大。你的性健康還是浪漫關係?我指的是我的性健康,還有我的浪漫關係。好的。我指的是我在某些工作關係中建立的模式。這也是我來自於母親的創傷,她是一位出色的女性。她是聾人父母的孩子。因此她必須成為他們的父母。她基本上是所謂的養育型孩子。她是成年人。所以她從來沒有真正擁有童年。然後她對我做了同樣的事。她讓我成為她的治療師,因為她抑鬱、婚姻不幸,選擇那些有缺陷的男人,因為她認為愛就是照顧這些破碎的人。因此我彌補了這種情況,感覺到我心中有一個巨大的空洞,並且無法克服它。因此我做了很多工作,進行了藥物旅程,做了很多不同類型的治療。我能夠真的突破並釋放這種情況。當我做到這一點時,就像是程式被改變了。你知道,腦海中時常有一種小聲音。有時這個聲音會非常煩人,總是不斷說著一些你希望它不再說的話。或者它在某些方面支配著你的行為,你希望它不這樣做。我從來沒想過這會是可能的,但那個聲音真的變了。
    而它所說的變了,與人際關係中的情況也改變了。這在生理上是不同的,我沒有那種創傷感。我有另一位朋友也有相同的情況,他的母親是一位經常吼叫和尖叫的人,這讓他感到創傷。無法說實話,也不誠實,因為他害怕會受到攻擊和傷害。所以他就像那個小男孩,看到他腦海中那部分不起作用的情況。我們幫助他進行了MDMA療法,這是一種對於PTSD有影響的化合物,並不像迷幻藥物。然後他說,這部分他的腦子就像是關掉了一樣,他停止了這種感覺。他能夠說出真相,表達他的感受,這是非常有力量的。
    在你以後的人生中經歷的與人際關係相關的症狀是什麼?就像是掙扎著尋找有形的依附一樣嗎?我有一種所謂的焦慮型依附風格。基本上,我對這段關係感到焦慮,無法誠實地表達我的感受或我在做的事情。並不是因為我在說謊,而是因為我會省略,如果我說出我的感受或我想要的東西,他們就會離開我或消失。因此,我在這種空虛中發展出了一個洞,影響了我的人際關係,這是很糟糕的。例如,我的伴侶,她是個完美主義者,真的是很難打開心扉,而且她有一種逃避型依附風格。有一次,我們三個星期都沒見面,她不太想連結、擁抱或共處,她說:“我可以習慣你。”我當時感受到一種本能的恐慌、害怕和受傷的反應,現在我已經沒有這種感覺了。
    那你做了什麼來解決這個問題?早點做工作,你的生活會更困難。我希望,你知道,就像我曾經罹患慢性疾病,並且有慢性疲勞症候群,還有黴菌問題、萊姆病,我當時真的病得很厲害。那時,我沒有路線圖,我沒有路徑,我不知道該怎麼做。所以我摸索著黑暗,這裡找一點,那裡找一點。我會跟這個人、那個人交談,拼湊出一整套方法,最終讓我康復。我真希望我能夠提前知道現在我所知道的,那將會更好,可能用一年而不是十年來康復,甚至更短。如果我在20歲和30歲的時候就開始自我療愈,而不是等到50歲和60歲,我會避免許多痛苦。因此,我的建議是,如果你在與自己相關的人際關係上掙扎,還有許多工作要做。外面有很多優秀、驚人的方式來幫助你檢視事物,例如拜倫·凱蒂的工作,這是一種檢視自己思想和自我觀點的方法。有這麼多的事情可以做,例如迷幻藥療法、MDMA輔助療法、裸蓋菇輔助療法,這些正在進行中。雖然這些還不是所有人都能獲得,但這在快速發展。
    我認為,也許今年,MDMA輔助療法將會獲得FDA的批准。所以我覺得,大家都有自己的旅程,但你不必受困於現在的生物學或心理學框架。無論你65還是25歲,隨時都有治癒的辦法。我認為這是許多人所關心但又持抵抗態度的核心問題,尤其是年紀越大,我們就越容易認為自己的健康、動力、創傷和思想都是固定的,這就是我現在的樣子。我或許可以有所改變或學習一些技巧來讓自己在銷售或演講方面更好。但根本上,我的髒話就是我的髒話,那就是我。
    是的,正是如此。而這會束縛我們,使我們無法前行。所以我的訊息是,首先,我們現在擁有科學、技術和醫學來升級你的生物學軟件,逆轉慢性疾病,逆轉你的生物年齡。我的生物年齡是43歲,儘管我65歲了。你們怎麼知道你的生物年齡?這是一種很高端的技術,可以檢測一種叫做表觀基因組的東西,它位於你的基因組之上,是調節基因表達的因子,基於不同的傷害和生活中的事情而改變,無論是飲食、毒素還是生活方式。所以我們現在可以測量。這就是如此。你可以升級你的生物學軟件,並且可以升級你的心理情感靈性軟件。這真的可能且我見證過這一切。我已經見過很多人經歷過。我認為迷幻藥革命或許如同心理健康的藥物,但有許多副作用。我是說,這些化合物的安全性真的很驚人,確實非常安全,並且你不需要經常使用它們就能獲得好處。
    如果你看到我最近在LinkedIn的帖子,你可能會發現我目前正在公司Flight Group裡進行招聘,試圖尋找世界上最優秀的人才。在這些年裡建立這些企業,我的招聘首選一直是LinkedIn工作,這是一個驕傲的贊助商。這是因為兩個原因。首先,LinkedIn不僅僅是一個求職網站。它有著超過十億的專業人士和優質候選人的巨大網絡,我相信這使它成為尋找和招聘無法在其他地方找到的專業人士的最佳平台。其次,他們的過程和功能。LinkedIn不斷找到簡化招聘過程的方法,擁有非常簡便且直觀的功能。有了這麼多優質的候選人,招聘變得輕而易舉。
    事實上,86%的小型企業能夠在24小時內通過LinkedIn招聘找到合格的候選人。立即免費在linkedin.com/doac上發布您的招聘信息。這是linkedin.com/doac,現在就來免費發布您的招聘信息。當然,條款和條件適用。
    當你想到生物年齡時,如果你要給我一些降低我生物年齡的建議,我現在31歲。
    你31歲?
    我31歲。
    我以前是嬰兒。
    我希望我的生物年齡能是25歲或21歲。
    我知道你在播客上邀請了布萊恩·約翰遜,他可能給了我一些建議。
    是的,他有很多建議。
    如果你早餐吃,然後在11點前入睡,晚上8點上床。
    不不,當我和布萊恩·約翰遜交談時,我必須買一些大約5000美元的裝置,然後在早上把它綁在身上。
    他們午餐吃兩片草。
    但對於那些對你的生物年齡影響最大的簡單事情,那些是什麼?
    這方面的80/20是什麼?
    是的。
    好吧,我寫過一本書。
    是的,你寫過。
    書名是《永遠年輕》。
    是的。
    而且這並不難。
    你知道的,正如我們談到的藍色區域,吃真正的食物。
    我會說消除超加工食物,顯著減少或限制飲食中的糖和澱粉,特別是面粉產品。
    確保你有運動。
    是的。
    所以我覺得,關於飲食,再多說幾點,給自己12到14個小時的空檔時間不吃東西。
    第一餐應該是蛋白質。
    而且應該是30到40克的蛋白質。
    這將幫助你增加肌肉,肌肉是長壽的貨幣。
    所以如果你想活得長久,保持強壯,能夠做事情,而不是,唷,起身或綁鞋帶有困難的話,你需要增加肌肉。
    而這個早上的蛋白質至關重要。
    你需要有一個富含植物化學物質的飲食,這意味著很多色彩繽紛的蔬菜,很多好的脂肪,還有合適類型的蛋白質。
    這是相當簡單的。
    再說一次,我寫了很多本書。
    我在裡面談論這個飲食,但這些都是《永遠年輕長壽飲食》的主要內容。
    你談到盤子上的75%應該是蔬菜。
    是的。
    這一點關於將蛋白質限制在盤子上的25%。
    過多肉類產品是否存在風險?
    因為這是一個非常有趣的問題。
    你知道,我們看了例如平原印第安人,比如說在1900年代初的拉科塔部落。
    他們是地球上壽命最長的族群。
    他們活到100歲以上,而他們的飲食幾乎只有野牛。
    這幾乎就是他們的飲食。
    還有一些漿果,或者他們能從地裡挖出來的一些食物。
    是的,他們幾乎就是再吃野牛。
    是的。
    他們會吃肝臟,吃內臟,喝骨髓,吃肉,還有我認為的一些從漿果或根莖植物中得來的蔬菜。
    但飲食非常有限,但他們的壽命卻很長。
    肉類是非常高營養密度的食物。
    所以我覺得肉的挑戰,這是一個完全不同的話題,可能需要我們花一小時來討論。
    但是,不論是純素食還是肉食,肉是地球上最具營養密度的食物之一。
    這是增加肌肉的最佳蛋白質來源。
    我們應該吃再生養殖的肉,這很難找到。
    但像Forced of Nature這樣的地方可以在線上購買到。
    你可以獲得麋鹿、野牛、鹿肉甚至牛肉。
    還有好品質的魚,糕點,雞肉。
    你知道,我們需要這種蛋白質,特別是隨著年齡的增長以促進肌肉的增長,因為我們會有一種叫做合成抗性(anabolic resistance)的情況。
    我們的身體對建立肌肉產生抗拒,你需要更多的蛋白質和更多的運動。
    因此,肉的消耗量取決於你在做什麼、你的體型和生活方式。
    所以如果你非常活躍,希望增強肌肉,舉重,而且應該這樣做的話,
    你可能需要每天每磅半到一克的蛋白質。
    這比人們想的要多。
    所以我們所說的蛋白質需求是基於缺乏疾病。
    所以建議的膳食允許量是每公斤0.8克。
    我說的是雙倍的量。
    現在,0.8克是你為了防止蛋白質缺乏病所需的量,
    而不是為了最佳健康和功能所需的量。
    所以你需要在適當的時間得到正確的蛋白質。
    你還需要禁食,讓身體能夠治癒和修復。
    但是,這就像是黃金現象(Goldenach’s phenomena)。
    兩者都是必要的。
    因此,我會說,根據你的活動水平和你所做的事情,你需要更多的蛋白質。
    但是,大致來說,每天三次30克,這並不算太多。
    你知道,我剛吃了一包比爾·唐(Bill Tong),那是一小包牛肉,對吧?
    就像牛肉。
    是的。
    這是一種南非的牛肉乾。
    我吃完後,看到包裝,想,哦,才32克。
    所以我午餐就攝取了32克的蛋白質。
    對吧?
    這沒問題。
    我早上喝的那個30或40克的蛋白質奶昔,現在我大概已經攝取了70克。
    所以我認為身體需要這些蛋白質。
    我認為食物真的很重要。
    我在書中談論如何用食物和植物化學物質來激活長壽開關。
    抗阻訓練對於長壽非常重要。
    所以如果你想做有氧運動,那很好。
    我覺得我們兩者都需要。
    但是,力量訓練每週至少三次,最低20分鐘,是健康和長壽的關鍵。
    它會保持你的肌肉強壯。
    它將防止我們所稱的肌肉減少症(sarcopenia),這是隨著年齡增長而發生的最大的問題之一,你失去肌肉。
    這導致了新陳代謝問題、炎症、前糖尿病,你知道的,各種健康後果。
    糖。
    哦,對。
    我說,是的,我們就是糖。
    好吧。
    那人造糖呢?
    像是人造甜味劑?
    對。
    我是說,這方面的辯論很多,你知道的。
    我昨天其實讀了一些論文,Stephen。
    因為我在研究與這個無關的其他事情。
    有兩篇論文基本上否定了人造甜味劑對健康有任何不良影響。
    我想,哦,有趣。
    因為,你知道的,我對這方面有些生物學知識。
    我說,讓我看看是誰資助這項研究的。
    結果說,這項研究完全由美國飲料協會資助,這個協會以前叫做美國汽水協會。
    哦,真哇。
    另一項研究也是類似的,說由某某人資助,而這些人是可口可樂的資助人,並且隸屬於國際甜味劑協會。
    所以,跟隨金錢的來源。
    喝碳酸飲料會更好嗎?
    是的。
    喝水會更好嗎?
    不會。
    是否可能有不良後果?
    我認為是的,因為它對微生物組和其他方面的影響。
    所以如果你在問,對於我的生物年齡,有哪些事情可以做,比如我怎麼吃、運動、社區。
    所以我非常注重社區、朋友、關係、愛。
    這就像是藥物一樣。
    愛就是藥。
    還有確保我管理好壓力。
    我冥想。
    我是說,我喜歡一款叫做 NuCom 的應用程式,基本上像是雙耳音調。
    我把它打開,它會讓你進入改變的腦波狀態。
    而且,享樂,朋友,享樂是好的。
    長壽,享受生活。
    對。
    活得值得,不是嗎?
    我想是的。
    我們常常談論長壽,但我想你必須喜歡你所生活的生活。
    沒錯。
    是的。
    必須有趣。
    暴露組。
    暴露組?
    對。
    那是什麼?
    我是說,對,我之前從來沒聽過這個詞。
    所以我第一次聽到這個詞是研究你時。
    對。
    它是一個科學術語,像是你的基因組,對吧?
    你的代謝組、微生物組,暴露組是你一生中所接觸到的所有事物的總和,以及它如何影響你此時的生物學。
    但是我特別感興趣的是這個有趣的事情:這包括了你祖先的經歷。
    對。
    是的。
    哦,表觀遺傳學真是迷人。
    但是暴露組,簡單定義一下,我等會會回到祖先的事情上。
    但暴露組是你所吃的食物。
    是運動。
    是你的思想、感受、微生物組、環境毒素、所有這些東西,還有你的關係。
    所有這些都構成了你的暴露組,對吧?
    所以所有這些都影響著你基因的表達。
    結果是,90%的疾病與暴露組有關,而不是基因組,這是好消息,因為我們對此有控制權。
    所以事情發生在我們身上如何影響我們基因的表達。
    沒錯。
    以及如何影響我們的生物學,對吧?
    如何開啟和關閉它們。
    對。
    開啟和關閉基因,調節我們的荷爾蒙、大腦化學物質、微生物組,等等,對吧?
    你所接觸到的一切決定了你的生活質量和健康。
    就祖先的影響而言,有一個現象叫做表觀遺傳學,這是我們測量生物年齡的方式。
    想像你的基因是鋼琴上的鍵。
    有88個鍵。
    你可以用這些鍵創造任何類型的音樂。
    想想看。
    你可以創造古典音樂、搖滾音樂、爵士樂、藍調、拉格泰姆、雷鬼,隨便你想要的。
    這只是88個鍵。
    表觀基因組是演奏你生活歌曲的鋼琴家。
    而且它是由你的生活經歷、你做的事情、你吃的東西、你的思考方式、壓力水平、關係和腸道微生物組所決定的。
    所有這些都在實時影響著這一切。
    而且這是一個動態的過程。
    所以我們現在知道,通過不同的生活方式干預、飲食或各種補充劑,你可以逆轉你的生物年齡,你可以讓生物時鐘倒退,你可以在歲月漸增時在生物上變得更年輕。
    這真的是一個令人興奮的研究。
    甚至還有來自日本的科學家因發現調節我們基因表達的轉錄因子而獲得諾貝爾獎,他們可以被插入到我們身體內,重新編程我們的基因和表觀基因組,使其更年輕。
    換句話說,可以創造出我們所稱的多能幹細胞,那是原始的幹細胞。
    所以它會把時鐘拉回到如同胚胎狀態的時候,就像本傑明·巴頓一樣,回到最初的繭。
    現在你不希望回到過去,但我們的身體裡內建了這些系統。
    因此我們現在實際上可以通過我們知道有效的表觀遺傳行為變化來調節這個。
    也有藥物可以做到這一點。
    有某些化學物質可以做到這一點。
    所以這是一個新的研究時代。
    你相信我們會繼承祖先的創傷嗎?
    我不認為這是一種信念,Stephen。
    數據是非常明確的。
    如果你看看大屠殺的倖存者,他們的孩子在心理壓力、焦慮方面有更多的問題,911事件也一樣。
    在911事件發生時,有許多女性在紐約市懷孕。
    而那些後代的基因是根據她們母親在那段時間所經歷的創傷進行重新編程的。
    而這些是可以被測量的。
    不同的基因被表達,不同的途徑被表達,這會導致,例如,焦慮水平更高。
    減少處理壓力荷爾蒙的能力,以及許多其他基因被表觀遺傳編程而產生的現象。
    我們知道,如果你在動物研究中,舉個例子,攝取草甘膦,它是在70%的作物上噴灑的一種除草劑,該劑的名字有時我們叫它噴灑的除草劑(Roundup)。
    如果你給一隻老鼠祖母,而不是她的女兒或孫女,或者任何小孩……我不知道你該怎麼稱呼小鼠的孫輩。無論如何,原始祖先接觸到的那種毒素,將會在三代後造成變化。這會導致癌症增加、新陳代謝問題、腎臟問題,以及一系列由表觀遺傳變化引起的現象。因此,如果你對老鼠祖母進行噴灑,然後她有一代小鼠,接下來的那一代小鼠仍然會受到對老鼠祖母噴灑的影響。是的,也許你聽說過拉馬克,你聽說過達爾文嗎?達爾文。好吧,我聽說過達爾文。達爾文基本上有進化論的理論,認為物種通過自然選擇進化,並且基於環境壓力緩慢改變。隨著時間的推移,它們改變了基因。拉馬克基本上說,你可以迅速改變基因。所以他們在某種意義上都是對的。拉馬克更多地談到表觀遺傳,而達爾文則更多談論基因突變的演化,隨著時間的推移,這些你知道的。兩者都是對的。他們都不知道基因的存在,但他們都在觀察那些恰好是我所談論的現象。你在多年的工作中,與長壽和健康及其他方面有關的最重要的發現是什麼,我們還沒有談過的?我們花了這麼多時間成為“人類的行動者”,而不是“人類的存在者”。我在藍色區域觀察到的事情是,這裡有很多存在的情況。這裡有很多純粹的存在,還有減速的重要性,這樣才能真正品味那些讓生活美好的事物。我和兩位意大利女士在一起,她們是導遊,帶我逛這個小村莊,我們正在從山邊的小村莊開車下來。突然,一輛車在我們面前停下來,停下來並揮手,說:“下車。”她們問:“好吧,發生了什麼事?”於是我們下了車。是一位老人,相對於薩丁島的標準來說,他算是相對年輕。他86歲,名叫卡爾米尼,他說:“來。”我們坐在路邊的石牆旁,聊了兩個小時。他談到他的生活,問我問題,我們討論哲學、政治、宗教。他年輕時的生活是什麼樣的。然後他帶我參觀他的農場,給我看他的羊、橄欖樹、無花果樹和他在種植的蔬菜。我根本跟不上他的步伐。他在山上跑來跑去,我心裡想:“真健壯。”他給我講述他的生活故事。你知道嗎?上一次有人這樣做是什麼時候?如果你在他們面前停下,他們可能還會朝你比個中指。我們不再有這樣的價值系統了。重視深厚的關係、深刻的對話和深切的連結。這就是你在做的事情。你正在創造一個促進深刻連結的空間。在這短短的兩個小時裡,你已經以大多數人都無法做到的方式了解了我,因為你提出了問題,並花時間傾聽。你充滿好奇心。我感到很安全,可以和你分享這些事情。你知道嗎,我以前在公共場合沒有說過這麼多東西。所以這真是從中可以湧現出的美麗。而且我覺得,如果有人看到我,我就被看見了,聽見了。那是一種強大的治療。被看見是一種強大的治療。愛是一種強大的治療。連結感和歸屬感都是強大的治療。我想知道我們現在生活的方式真的如何改變了我們的大腦。我們討論注意力不足症(ADD)、注意力缺陷多動症(ADHD)和自閉症等等這些問題。但你知道,我生活的步伐,我常常想,我覺得自己正在發展一種疾病。是的,百分之百。百分之百。我剛從巴塔哥尼亞回來。你知道,我做了很多事情。我有多家公司、業務。我有一個診所。我的病人,我每天都在處理一千萬件事情。而且,我感覺我有一些注意力不足症。我曾經在巴塔哥尼亞,身處於荒郊野外,沒有手機信號,沒有Wi-Fi,只有山脈、大自然和我妻子。我們每天徒步旅行10到12個小時,有時更多。我感覺我的神經系統完全改變了。我意識到我並沒有注意力不足症,而是有一種自然缺失症(NDD)。是的。我感覺一切都安靜下來了。一切都重新安頓下來。我看到我的心率變異性,這是一種可以測量的指標,檢測我們的壓力反應,翻了一倍。我心想,哦,天哪,你知道,我並不認為自己有壓力,但這只是我們社會中的一種現象。需要意志力去停下來、暫停、呼吸並放慢速度,然後去……你知道,去聞一下玫瑰花。這是一個陳詞濫調,但這真的很重要。我的朋友,其中一個最好的朋友叫做Dom,我們曾經有點嘲弄他,因為他的心率變異性非常非常低。因此,他被我們嘲笑了好幾個星期,甚至幾個月,因為我們都有這種心率變異性排行榜。然後他去澳洲度蜜月。是的。他的心率變異性從20或30上升到140。哇。他所有的變化只是因為他基本上是在陽光下的大自然中度過的,這也是一個重要的因素。自那以後,他主要通過待在大自然中來維持自己的心率變異性。我心想,天啊,這真的很有趣。是的,是的。但這實在是以如此深刻的方式調節我們的免疫系統。確實如此。
    你在談話開始之前,我們非常興奮地討論著你叫 Function 的新公司。
    是的。
    聽起來非常令人興奮。
    對於那些好奇 Function 的人來說,它究竟是什麼,在哪裡可以找到它?
    你知道,我們大多數人無法接觸到我們皮膚下發生的事情,對吧?
    我們必須去看醫生。
    我們必須預約。
    我們必須希望他們能訂正確的檢查。
    我們必須希望他們知道如何解讀重要的檢查結果。
    我們希望他們跟上科學的進展。
    我們希望他們在做所有正確的事情。
    但事實是他們並沒有這樣做。
    而醫學不幸的是在新科學的採納上滯後。
    因此,Function 實際上是幫助你接觸到自己生物學的一種嘗試,
    成為自己健康的首席執行官,創建一個自己的健康數據庫,
    這個數據庫會包含所有的資料。
    目前,它是你的血液檢查,但最終會包含你的生物傳感器數據、
    你的全基因組、你所有的醫療記錄、影像數據、你的代謝組、
    你的微生物組,並以一種幫助你即時獲得個人化健康狀況的方式解釋這一切。
    然後通過基於證據的科學和專家意見的影響,這也是有價值的,通過你自己數據中的模式所帶來的智慧,
    能夠隨著時間的推移為你的健康制定一個個性化的藍圖。
    而這不是一次性的檢查。
    成為 Function 的會員讓你能夠以499美元進行兩次檢查。
    你將獲得超過110個生物標誌物。
    你可以隨著時間追踪它們。
    你可以看到變化。
    而我們所看到的,史蒂文,真的很驚人。
    我們做的檢查並不包括在你的常規體檢中,對吧?
    例如,我們在檢查膽固醇。
    我們在進行脂蛋白分餾,這項檢查會看顆粒的數量和大小。
    這項檢查只占所有膽固醇檢查的不到1%。
    它是在40年前被發現的,但99%的人沒有進行這項檢查,對吧?
    而它告訴我們有95%的人有相關問題。
    89%的人有小顆粒,這顯示出他們的代謝健康不佳。
    我們看到46%的人有高 C-反應蛋白的炎症。
    我們看到13%的人有未檢測的自體免疫性甲狀腺疾病。
    我們通過液體活檢找到了沒人發現的癌症。
    我們發現67%的人有營養缺乏。
    這是一個很有幫助的人群,因為我們目前還處於測試階段。
    我們發現他們甚至不知道自身健康正受到影響。
    例如,我有一位精英運動員的案例。
    這很好,但他缺乏鐵,缺乏維生素 D,缺乏 B 群維生素。
    這影響了他的表現,讓他就像得了某種疾病。
    因此,我們能為人們做出這樣的映射,並提供一個基於學習的健康基本 AI 副駕駛。
    AI 對人們來說是一個可怕的事物,但事實是,對於醫學來說,它是最佳的應用案例。
    你希望有一位看過幾千個病變的皮膚科醫生來檢查你的皮膚,判斷是否有癌症,
    還是希望有一個能查看數十億個病變的 AI,了解真實情況?
    所以我們將能夠以非常安全的方式,讓你擁有自己的數據,
    並能夠個性化你的健康策略。
    你可以提升你的生物健康。
    你可以進行我所提到的生物升級。
    你可以與你的醫生分享這些數據。
    我認為這將改變醫學。
    現在,我們剛啟動測試階段,但已經有將近30,000名會員。
    我們已經看到超過300萬的個體生物數據點。
    現在可以在 functionhealth.com 獲得這些服務。
    如果你訪問 functionhealth.com/mark,你可以了解更多信息,
    並可以從等候名單中獲得機會,因為我們有100,000人在等候名單上,
    學習自己的生物數據。
    而人們發現的一切真的對他們來說都是改變人生的。
    我非常為你感到興奮。
    看到 AI 在健康和福祉領域創造出以前無法獲得的新機會真是太美好了。
    在過去的12個月裡,這一切都在 AI 的世界中發生。
    而我們的希望是出現一些令人驚訝的解決方案,降低醫療保健的成本和可及性。
    這就是重點。
    對於大多數人來說,它是如此的負擔得起。
    就像你每天花在一杯咖啡上的錢一樣。
    每天只需一美元或30多美元。
    而對於大多數人來說,這是可以承受的。
    有些人則不然。
    但當你考慮到你的財富時,你的健康就是你的財富。
    正如我在播客早些時候所說,一位健康的人想要很多東西。
    而一位生病的人只想要一樣東西。
    我想這是中國的諺語,對吧?
    你有一個叫做《醫生的藥房》的精彩播客,
    這是一個頂級健康播客,你討論了健康、食物和政策之間的交集,強烈建議大家去收聽。
    你寫了很多書。
    非常多。
    19本,太多了。
    我想我得暫時停下來。
    我要推薦一本書,然後讓你推薦另一本書。
    是的,是的。
    如果你必須推薦一本書,你會推薦哪一本?
    《永遠年輕》是我最新的書。
    在裡面我傾注了我的所有知識和優化健康的技巧、想法和策略。
    那只是針對長壽嗎?
    無論是你在健康方面遇到的任何問題,它都有效果。
    我也想推薦那本書,但我會說《食物修復》。
    謝謝。
    因為那本書實在太棒了。
    你最近發的關於長壽的書《永遠年輕》也是一本極佳的書。
    但《食物修復》對於很多可能對食物感到困惑的人來說,真的很具啟示性。
    我們在這個播客上有一個結尾的傳統,最後一位嘉賓會給下一位嘉賓留下問題,而不知他們將留下給誰。
    以下是將文本翻譯成繁體中文的版本:
    留給你的問題很有趣,因為它有點類似於我之前問你的問題,但稍有變化。史蒂夫應該問你但沒有問的,最有趣和最具啟發性的問題是什麼?噢,這是為下一位嘉賓留下的問題嗎?是的,這是留給你的,他們不知道是留給誰的。哦,我明白了。好的。我會說,你知道,我生命中最大的影響力是誰,不論生死?那麼,馬克,誰是你生命中最大的影響者?但你現在必須回答,因為大家都在想。那我會說,活著的影響者是一位不為人知的英雄。一位名叫傑弗瑞·布蘭德的男士,他是一位營養生物化學家,曾經跟隨林納斯·鮑林學習,他獲得過兩次諾貝爾獎,實際上是現代營養科學之父,他真正建立了功能性醫學這一領域。他是一位營養生物化學家,但他是一位天才。他是個綜合者。所以,幾十年來每次見到他,他都會帶著一堆厚厚的科學論文,就像,知道嗎,大約有一尺厚,總是隨身攜帶。他會把那些東西吸收進去。他合成了這些信息,幾十年以來,他在數據中看到了模式,這些模式預示了我們現在在醫學界所見的革命。所以,今天我談到的大部分事情,他基本上是通過看到各專業之間的交叉點來理解的。所以,他在科學上有點像是通才,並且影響了我的工作。他通過學習這一模型救了我的命。我能夠挽救我的健康,他幫助我幫助了數百萬人。因此,他是一個巨大的影響力。另一方面,我認為對我生命中影響最大的另一位人物是亨利·梭羅,他是一位超驗主義者。他生活在1800年代,寫了一本名為《瓦爾登湖》的書。我不知道你是否聽說過這本書,但它是一部深奧的作品。基本上是一個人——瓦爾登。瓦爾登。這個單詞怎麼拼?W-A-L-D-E-N。這是一本關於這位1800年代的人,在波士頓郊外的湖邊——瓦爾登湖,獨自住在一個小屋裡,幾乎沒有任何東西,並寫下他的經歷的經典之作。他有著美妙的寫作風格,描寫自然、生活和哲學。那本書中還包含了很多我當時沒有意識到的東方哲學。因此,那本書對我的童年產生了深遠的影響。馬克·海曼醫生,非常感謝你今天撥冗參加。感謝你分享你所有的智慧、誠實和開放,這些都非常重要。在過去的幾十年裡,你所做的工作改變了生命,拯救了生命。這一切,超過了你可能想像的,亦超過了我們能夠計算的。所以謝謝你。謝謝你。你所從事的這項事業非常崇高和有價值,但你與功能性醫學所要達成的一切也同樣重要。所以我祝你一切順利。非常感謝你。謝謝你花時間。我需要知道你們是如何管理壓力的?這個月是壓力意識月。這是一個我非常熱衷的主題,我們在這個播客中經常討論。就我個人而言,我通過優先考慮我的健康和福祉來管理壓力。去健身房是我首要的療法,沒有這兩樣我無法生活。你們知道,Woop也是這個播客的贊助商,而我也是該公司的投資者。對於那些不知道的人來說,Woop其實在這個設備中創建了一個壓力監測器。這不僅幫助我實時識別一天中高壓力的時期,還提供了我在一天中遇到壓力源時需要的應對工具。這是基於科學支持的呼吸練習和由頂尖神經科學家所發展的研究。對我來說,這是一項改變遊戲規則的功能,我強烈推薦。如果你是尋找管理壓力水平的人,可以前往join.woop.com/ceo,我們將提供30天的無風險試用,沒有任何承諾。讓我知道你的情況如何。[結尾音樂]

    Is ageing and disease inevitable? Or can they be fought with a few simple life changes?

    Dr Mark Hyman is a practicing family doctor, the founder and director of The UltraWellness Center, as well as the Cleveland Clinic Center for Functional Medicine. He is a fifteen-time New York Times best-selling author, as well as the host of the health podcast, ’The Doctor’s Farmacy’.

    In this conversation Mark and Steven discuss topics such as, the truth about Ozempic, the easy life hacks to stay young, inheriting generational trauma, and the benefits of fasting

    00:00 Intro

    02:06 What Is Your Mission 
03:08 What’s Functional Medicine?

    06:29 I Couldn’t Function Properly, My Health Deteriorated Massively.

    13:06 The Food System Is Damaging Our Health.

    16:22 The Primitive Instinct That Make You Eat Junk Food.

    18:24 How to Stay Healthy in Today’s Unhealthy World.

    24:21 Is Milk Good for Us?

    27:54 Are There Health Benefits to It?

    29:49 Ozmepic Drugs, Are They Good?

    39:28 Fruit

    40:53 When Should We Eat?

    42:45 Evolutionary Story Behind Fasting.

    44:36 Restricting Your Calories vs Fasting.

    47:57 What Are Blue Zones, and the Importance of Studying Them?

    49:06 Starvation Is Good for Us.

    53:18 Loneliness Is Killing People.

    56:15 We Need Systemic Solutions for Our Health Problems.

    59:23 How to Add 7 Years to Your Lifespan.

    01:00:57 Retiring Is Detrimental to Our Health.

    01:02:49 The Role of Trauma in Our Longevity.

    01:05:22 The Power of Psychedelics.

    01:10:22 Healing Journey to Overcome Trauma.

    01:17:00 How to Lower Our Biological Age.

    01:17:31 Artificial Sugars.

    01:22:53 What Is Exposome?

    01:24:28 How Is Trauma Passed Down Generations?

    01:27:46 The Biggest Discovery About Longevity & Health.

    01:32:16 How to Have Access to What Happens in Our Body.

    01:34:17 The Last Guest Question.

    You can purchase Dr Hyman’s most recent book, ‘Young Forever’, here: https://amzn.to/449QhwZ

    Follow Mark:

    Twitter – https://bit.ly/49vDWUE

    Instagram – https://bit.ly/3xDgWWq

    YouTube – https://bit.ly/43V3CJp

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Linkedin Jobs: https://www.linkedin.com/doac

    WHOOP: https://join.whoop.com/en-uk/CEO

    Vodafone V-Hub: https://www.vodafone.co.uk/business/sme-business/Steven-Bartlett-Digital-SOS?cid=psoc-ent_li_ebu_/brnd/Stevenbartlett01/aws/11.23/SB

  • Ronda Rousey (Greatest Women’s Fighter Ever): The Truth Behind My Fighting, I Kept This A Secret My Entire Career, WWE Is A Mess & Vince McMahon Is Still Running It!

    Uncover the biggest secret behind Ronda Rousey’s rise as a champion and pioneer of the fight game.

    Ronda Rousey was the first American woman to win an Olympic medal in judo, and UFC women’s bantamweight champion from 2012 to 2015, she was also a professional wrestler in the WWE from 2017 to 2019, returning in 2022 before leaving in 2023.

    In this conversation Ronda and Steven discuss topics such as, her father’s death by suicide, her eating disorder, abusive relationships with coaches, and the truth about the WWE.

    00:00 Intro

    02:10 Being Born With A Rare Disease

    03:46 Ronda’s Struggles as a Child

    05:27 Her Father’s Death When She Was A Child

    07:35 Finding Out About Her Dad’s Suicide

    10:38 Ronda’s Mother

    11:46 What’s Been Ingrained in Her as a Kid

    13:34 Becoming a Prodigy of Judo

    15:59 Her Competitive Nature for Fighting

    20:30 Movin in With His Coach At 16

    21:55 Her Struggles With Bulimia

    24:33 Getting Bullied for Her Physique

    25:49 Ronda Competing in the Beijing Olympics

    26:30 Lack of Pay

    27:01 Our Dark Side Becomes The Driver Of Our Success

    29:32 How Her Concussions Affected Her Career

    36:15 Defeating People in 60 Seconds

    37:43 Having Very Strict/Abusive Coaches

    39:56 How Did It Impact You?

    42:53 Coaches Crossing the Line…

    47:34 What Dana White Said About Ronda

    48:55 Why Were You Fighting So Frequently?

    50:15 Being The First Woman to Appear on the UFC

    50:33 The New Jackie Chang

    51:14 UFC 193 Ronda Vs Holly Holm

    54:40 How Did You Feel After Losing?

    58:14 Suicidal Thoughts

    01:00:15 Ronda’s Last Fight in the UFC

    01:03:13 Her Husband Support During Tough Times

    01:06:57 When Did WWE Come In?

    01:10:44 Social Media Pressure

    01:13:09 Did She Feel Expendable to the WWE?

    01:13:30 Vince McMahon and Sexual Allegations

    01:16:05 Ronda Suffering Two Miscarriages?

    01:20:03 Where Does Her Happiness Come From?

    01:27:32 Did Her Traumas Make Her Who She Is Today?

    01:31:11 What She Learned From Her Dad?

    01:33:04 Last Guest Question

    You can purchase Ronda’s memoir, ‘Our Fight’, here: https://amzn.to/43OM0P1

    Follow Ronda:

    Twitter – https://bit.ly/4cI3SPP

    Instagram – https://bit.ly/3J4Tjc3

    YouTube – https://bit.ly/3J2Qrwl

    Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

    Sponsors:

    Shopify: https://www.shopify.com/

    Uber: https://p.uber.com/creditsterms

    Vodafone V-Hub: https://www.vodafone.co.uk/business/sme-business/Steven-Bartlett-Digital-SOS?cid=psoc-ent_li_ebu_/brnd/Stevenbartlett01/aws/11.23/SB