Author: The Diary Of A CEO with Steven Bartlett

  • The Fitness Scientist: “Even A Little Alcohol Is Hurting Your Health!”, “Late Night Screen Time Linked To Cancer!”, “Working Shifts Kills You 15 Years Early!” – Kristen Holmes

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:01 [MUSIC PLAYING]
    0:00:02 Hey, what you doing?
    0:00:04 Programming our thermostat to 17 degrees
    0:00:06 when we’re out at work or asleep.
    0:00:08 We’re taking control of our energy
    0:00:10 use this winter with some easy energy saving tips
    0:00:12 I got from FortisBC.
    0:00:14 Ooh, conserve energy and save money?
    0:00:16 Maybe to buy those matching winter jackets?
    0:00:18 Uh, no.
    0:00:20 We’re also getting that whole matching outfit
    0:00:21 thing under control.
    0:00:24 Discover low and no cost energy saving tips
    0:00:27 at fortisbc.com/energysavingtips.
    0:00:28 Matching tracksuits?
    0:00:30 Please no.
    0:00:32 What the research says is that people who are having sex
    0:00:34 within a few hours when they sleep
    0:00:37 have better markers of sleep and recovery.
    0:00:39 So does masturbation not have the same implications?
    0:00:42 Well, what was so interesting about this research
    0:00:45 is that Kristen Holmes is the vice president of performance
    0:00:46 science at WU.
    0:00:49 Who has access to health data from hundreds of thousands
    0:00:51 of people and her groundbreaking research
    0:00:53 will tell you the secrets of achieving perfect health
    0:00:54 and performance.
    0:00:56 The key to your health is your circadian rhythm,
    0:01:00 which are physical, mental, and behavioral changes
    0:01:02 that happen in a 24-hour cycle.
    0:01:04 One of the most known circadian rhythms
    0:01:06 is being asleep during the night,
    0:01:09 and it has massive health consequences.
    0:01:12 For example, we know that shift workers, on average,
    0:01:13 are going to die 15 years sooner.
    0:01:16 But if you’re awake for two hours between 10 PM
    0:01:20 and 4 AM, two days per week for 25 days of the year,
    0:01:23 you qualify as a shift worker.
    0:01:26 You are putting yourself at increased risk for cancer,
    0:01:28 cardiovascular disease, mental health issues,
    0:01:30 you can have trouble having children.
    0:01:31 I mean, that’s terrifying.
    0:01:32 We know that.
    0:01:34 We haven’t adapted to blue light.
    0:01:35 The light we get from screens.
    0:01:38 Yes, if you’re viewing light between the hours of 10 PM
    0:01:41 and 4 AM, it actually has a pro-depressive effect.
    0:01:42 So this goes on and on.
    0:01:44 And a lot of people are like, I have to go to bed at 1 AM
    0:01:45 because I’m a night owl.
    0:01:46 Total BS.
    0:01:47 You’re making a choice.
    0:01:49 And if you want to perform consistently,
    0:01:51 increase your tolerance for stress
    0:01:53 and take control of your life.
    0:01:54 You need to–
    0:01:56 we want to eat most importantly.
    0:01:58 We need to–
    0:02:01 [MUSIC PLAYING]
    0:02:10 Kristen, why do you do the work that you do?
    0:02:15 I am irrationally passionate about human flourishing
    0:02:19 and the framework’s policies, basically,
    0:02:21 determinants of human flourishing.
    0:02:24 And I’ve kind of dedicated my life
    0:02:29 to understanding how the physiology and psychology work
    0:02:34 together to help people take control of their health
    0:02:38 so they can understand how to apply their energy
    0:02:40 and attention in a way that’s truly rewarding.
    0:02:41 What is your job title?
    0:02:43 I’m the vice president of performance science,
    0:02:46 principal scientist at Woop, which
    0:02:49 is a physical monitoring technology company.
    0:02:51 And what does that mean?
    0:02:54 So I’m trying to make sure Woop is a thought
    0:02:56 leader in human performance, so trying
    0:02:59 to see around the bend to understand what’s
    0:03:03 going to be important for tomorrow in terms of understanding
    0:03:06 how we can take control of the trajectory of our health.
    0:03:07 What are the markers that are important
    0:03:09 that we need to be tracking?
    0:03:11 What are the behaviors that we need to be engaging in
    0:03:14 in order to move those metrics around in a way
    0:03:16 that is health-promoting?
    0:03:18 I look at a lot of the high stakes, high stress environments.
    0:03:21 So professional athletes, frontline health care
    0:03:26 clinicians, and military operators.
    0:03:32 So understanding some of these extreme professions and crafts
    0:03:34 and what the physiology and the psychology looks like,
    0:03:40 we can then abstract and, I think, in some ways,
    0:03:44 generalize what that means for the regular population who
    0:03:47 are experiencing less extreme demands on their time
    0:03:50 and their energy and their cognitive bandwidth.
    0:03:53 And do you conduct your own studies?
    0:03:54 Yes.
    0:03:58 Yeah, so I’m a principal investigator on many studies,
    0:04:01 which means that I’m kind of leading those experiments
    0:04:03 from kind of A to Z. And I have a team that
    0:04:06 is kind of supporting that research
    0:04:09 in various aspects of expertise.
    0:04:11 But yeah, I mean, one of the studies
    0:04:13 that we published in May was looking
    0:04:15 at 1,000 paratroopers in Army Alaska.
    0:04:19 So super extreme environments, harsh.
    0:04:23 But the Army came to us.
    0:04:27 Alaska, in general, has a very high suicide rate.
    0:04:31 This base in Elmdorf, Alaska, has a lot of mental health
    0:04:34 issues, a lot of suicide, and they’re
    0:04:36 trying to understand what is actually going on here.
    0:04:38 And we were able to run a study where
    0:04:43 we showed that there’s actually one behavior, one behavior that
    0:04:48 was surfaced that was the most predictive of positive
    0:04:51 psychological functioning in these soldiers.
    0:04:55 And that one behavior was sleep/wake timing.
    0:04:59 So the more consistent and more stable the sleep/wake,
    0:05:03 the sleep onset and offset of these soldiers,
    0:05:07 the higher levels of positive psychological functioning.
    0:05:12 So workplace resilience, less homesickness,
    0:05:16 more feelings of control, more positive social networks.
    0:05:19 It bubbles up in every single piece of research
    0:05:20 that we do at WOOP.
    0:05:24 Sleep/wake timing, I think, is the mother of all performance
    0:05:25 optimization behaviors.
    0:05:28 Sleep/wake timing.
    0:05:30 So is this the same thing as your circadian rhythm?
    0:05:32 Yeah, so this is one of the most–
    0:05:34 I think when we think about circadian rhythms,
    0:05:38 which is just physical, mental, and behavioral changes
    0:05:43 that happen in a 24-hour cycle, and your biological clock
    0:05:46 is orchestrating these rhythms.
    0:05:48 OK, so I’m going to have to pause and take this right back
    0:05:51 to monkey-level stuff.
    0:05:53 What is a circadian rhythm, as if you’re explaining it
    0:05:54 to a 10-year-old?
    0:05:57 Yeah, so it’s basically physical, mental,
    0:06:04 and behavioral changes that happen over a 24-hour cycle.
    0:06:06 OK, so here’s my read on it.
    0:06:09 Correct me if I’m wrong.
    0:06:13 There’s a clock in my head.
    0:06:19 Yes, the suprachiasmatic nucleus is the master clock.
    0:06:21 OK, which is somewhere in my body.
    0:06:23 It’s in the hypothalamus.
    0:06:24 So it’s in my brain.
    0:06:27 And this clock regulates every cell in my body.
    0:06:29 Cell, tissue, organ.
    0:06:35 OK, and it controls the release of a chemical, which
    0:06:40 makes those cells, organs, every part of my body do stuff.
    0:06:42 Yeah, so it is your hypothalamus.
    0:06:46 So the suprachiasmatic nucleus responds to light,
    0:06:48 and it responds to darkness.
    0:06:48 OK.
    0:06:52 OK, so that’s like the most pronounced entrainment
    0:06:55 cue for this master clock.
    0:06:58 And it then tells, it sends signals to every cell tissue
    0:07:01 in your body as to what it needs to be doing
    0:07:04 in the presence of light, in the presence of darkness.
    0:07:09 And when we are viewing light at a phase of the natural light
    0:07:14 dark cycle, that is, if I am awake when I should be sleeping,
    0:07:18 or I am sleeping when I should be awake when my body anticipates
    0:07:22 that, it causes huge amounts of stress in the system.
    0:07:26 If we do this once or twice, not a big deal.
    0:07:29 But if we’re doing this chronically,
    0:07:35 it has massive health consequences–
    0:07:40 cancer, metabolic disease, cardiovascular disease–
    0:07:44 100% of mental health issues, there
    0:07:47 will be some level of circadian disruption.
    0:07:52 OK, so when this light information comes in
    0:07:55 and tells these clocks what to do,
    0:08:00 if I am going outside of my natural biological preferences,
    0:08:02 that is circadian disruption.
    0:08:07 And if you think about how many folks are walking around
    0:08:10 this circadian disruption, it is mind blowing.
    0:08:14 I mean, basically the kind of the definition that’s
    0:08:19 been thrown out there is, if you are awake from the hours of 10
    0:08:24 PM to 4 AM, if you’re awake for two hours between 10 PM
    0:08:32 and 4 AM, for two days per week, for 25 days of the year,
    0:08:38 you qualify as a kind of card-carrying shift worker.
    0:08:42 And you likely have significant circadian disruption.
    0:08:44 Which means that I have–
    0:08:46 You are at risk for some of the–
    0:08:48 and it’s not going to happen tomorrow.
    0:08:52 But if you continue on that pattern that I just described,
    0:08:57 you are putting yourself at increased risk for cancer
    0:09:01 and cardiovascular disease, metabolic dysfunction.
    0:09:03 You can have trouble having children.
    0:09:07 It impacts fertility, mental health, psychiatric disorders.
    0:09:08 There isn’t a disease or disorder
    0:09:12 that circadian disruption doesn’t touch.
    0:09:15 So a way of thinking about this so that I and everyone else
    0:09:19 can understand is there’s this master clock in our hippothalamus.
    0:09:21 Look at me.
    0:09:24 This master clock regulates all of the other clocks
    0:09:26 throughout our entire body.
    0:09:28 And there’s millions of them, basically.
    0:09:32 And the thing that the master clock is using as a signal,
    0:09:35 the clock in our brain, is light and darkness.
    0:09:37 That’s its most reliable.
    0:09:40 That’s the signal that cares about it listens to the most.
    0:09:42 But there’s other signals as well.
    0:09:46 And if that master clock, if I’m up at 4 AM
    0:09:49 and I’m looking at a light at 4 AM,
    0:09:51 that master clock is going to start firing off chemicals
    0:09:53 to all the other clocks.
    0:09:55 And then all the clocks are going to be out of sync.
    0:09:57 Because then when I wake up, it’s light and then–
    0:09:58 You’re confusing.
    0:09:59 I’m confusing my body.
    0:10:01 And it’s firing off in all kinds of different ways.
    0:10:03 So I need to form an alignment, which
    0:10:06 means basically sleeping at the right time,
    0:10:08 exposing myself to darkness at the right time, et cetera, et cetera.
    0:10:10 Your body loves regularity.
    0:10:14 And the problem is modernity is not set up for that.
    0:10:16 We have access.
    0:10:19 I think all the circadian research, unfortunately,
    0:10:24 was done after the advent of electricity.
    0:10:31 So we’re kind of fighting this access to constant light.
    0:10:34 And we’re starting to see the, I think,
    0:10:39 deleterious effects or the negative consequences of exposure
    0:10:42 to light really after the sun goes down.
    0:10:46 We haven’t adapted to blue light after dark,
    0:10:47 after the sun goes down.
    0:10:49 We have not adapted to blue light.
    0:10:50 Blue light being the light we get from screens.
    0:10:51 Yes.
    0:10:55 There is a study that looked at the timing of light
    0:11:00 and its impact on mood and brain circuits.
    0:11:03 And they saw that if you’re viewing light between the hours
    0:11:06 of, again, this is kind of this magic window of time, 10
    0:11:11 PM and 4 AM, it actually has a pro-depressive effect.
    0:11:15 So it impacts your dopamine system, reward, motivation.
    0:11:20 So when we wonder, oh, why does this mental health crisis?
    0:11:23 I mean, we have to look at light first.
    0:11:25 And I just don’t know.
    0:11:27 And I think what’s hard about the discussion
    0:11:31 and hard about this behavior is that it’s
    0:11:37 really hard for people to not engage with their phones
    0:11:38 before bed.
    0:11:40 It has its own addictive properties.
    0:11:45 But we just have to understand that our relationship to light
    0:11:49 will directly influence the trajectory of our health.
    0:11:51 There’s just no question about that.
    0:11:54 To understand this from a more sort of prehistoric
    0:12:00 ancestral lens, if we go back tens of thousands of years
    0:12:03 to how maybe some of our ancestors used to live,
    0:12:06 they would have food at certain times
    0:12:08 and they would have a light exposure at certain times.
    0:12:09 They didn’t have artificial light
    0:12:11 and invented that yet.
    0:12:13 The modern world is very much the antithesis of that.
    0:12:14 We have food whenever we want it.
    0:12:19 I can order a cookie at 3 AM if I want to eat a cookie at 3 AM.
    0:12:22 And I can watch a YouTube video that I have a CEO,
    0:12:27 for example, like and subscribe at any hour of the day.
    0:12:29 So is this kind of like a misalignment issue
    0:12:32 with the way our body was designed by nature
    0:12:34 and the world we now live in?
    0:12:39 Yeah, we have not evolved to digest food in the middle of the night
    0:12:42 or to view light in the middle of the night
    0:12:45 or to be super active in the middle of the night, which has happened.
    0:12:48 And it does, it creates this misalignment.
    0:12:52 And I think what’s interesting if we are to kind of look at
    0:12:57 individuals or societies currently that don’t have electricity,
    0:13:03 it’s really interesting to I think see some of their behaviors,
    0:13:05 some of their sleep/wake behaviors.
    0:13:06 And this is fascinating.
    0:13:10 There is a study done looking at kind of a hunter/gatherer type
    0:13:13 of society who don’t have access to any electricity.
    0:13:14 And when you observe their sleep/wake times,
    0:13:17 they all fall asleep within 15 to 30 minutes of each other.
    0:13:21 And they all wake up between 15 and 30 minutes of each other.
    0:13:25 So this whole notion of chronotypes is like kind of like total BS.
    0:13:27 It’s like, because I think that’s, you know,
    0:13:30 I think that’s the reason a lot of people are like,
    0:13:33 “Oh, I have to go to bed at 1 a.m. because I’m a night owl.”
    0:13:36 No, you’re making a choice, generally speaking.
    0:13:38 Now, this isn’t healthy populations,
    0:13:42 not people who have circadian disorders and things like that.
    0:13:45 Generally speaking, like if you were to throw everyone in this building
    0:13:49 on a mountain in Colorado, and this experiment has actually been done,
    0:13:52 with no electricity, we will literally all fall asleep within 30 minutes
    0:13:54 of each other after 48 hours.
    0:14:00 Like that is how powerful these light/dark signals are to our body.
    0:14:05 And I think that just those two examples are really compelling in that,
    0:14:10 you know, we have evolved to kind of wake up and fall asleep
    0:14:11 in relation to this light/dark cycle.
    0:14:13 So all of this stuff we say to ourselves,
    0:14:14 because I say that to myself all the time,
    0:14:16 I’ve told myself I’m a night owl.
    0:14:17 Yeah.
    0:14:19 And I’ve given myself the whole coronet touch feel.
    0:14:20 Yeah.
    0:14:21 That’s BS.
    0:14:25 Yeah, in my opinion, the way I interpret the literature,
    0:14:29 it seems that, you know, the variability that I think is talked about,
    0:14:33 or how we think about it as a society in terms of there’s chronotypes
    0:14:37 that are, you know, very, you know, you fall asleep.
    0:14:41 You want to, you’re genetically predisposed to fall asleep at 1 a.m.,
    0:14:44 and I’m genetically predisposed to fall asleep at 9 p.m.
    0:14:46 Yeah, I don’t think it’s that kind of variability.
    0:14:50 I think the variability maybe is an hour at the most, maybe an hour and a half.
    0:14:52 Obviously, it’s age-related as well.
    0:14:59 But for the most part, I don’t think this variability is as pronounced as what we say it is.
    0:15:00 Sleep.
    0:15:00 Yeah.
    0:15:07 So conventional wisdom says it’s all about how many hours you spend sleeping.
    0:15:10 We already, this has already been shown to be not true.
    0:15:14 Sleep duration is important, right?
    0:15:16 And we can put a pin in that.
    0:15:20 But sleep regularity predicts all cause mortality.
    0:15:24 And this is just recently published, actually, not by my team.
    0:15:33 But looking at, it was actually UK Biobank, 60,000 people, 10 million sleeps,
    0:15:36 objective measure of sleep.
    0:15:42 And they found that sleep regularity predicted mortality and independent of sleep duration.
    0:15:46 So it’s not to say that sleep duration doesn’t matter,
    0:15:48 but that is absolutely incomplete advice.
    0:15:53 How much time you spend in bed doesn’t necessarily predict how long you live.
    0:15:58 It is the degree to which you stabilize when you go to bed when you wake up that predicts mortality.
    0:15:59 What did they find?
    0:16:00 What was the conclusion of that?
    0:16:04 Was there a sort of a percentage variance in those that had irregular and regular sleep?
    0:16:05 Yeah.
    0:16:08 So the sleep onset, offset times, I’m not sure.
    0:16:12 But actually, this is research that my team is doing and that we have not published yet.
    0:16:20 So this is preliminary data, but we’re actually able to determine down to the minute
    0:16:24 what is a tolerable level of variability.
    0:16:31 So for the most elite athletes on the planet, the 0.001%, 18 to 23 year olds,
    0:16:39 we know that 70 minutes of onset, offset variability at 70 minutes,
    0:16:44 we will see a sharp decline in markers of recovery.
    0:16:47 Heart rate variability, resting heart rate,
    0:16:53 which is a indicator of how you will adapt to load the next day.
    0:16:54 To stress the next day.
    0:16:55 To stress the next day.
    0:16:56 So life flow.
    0:16:58 So sleep wake time is really important.
    0:17:01 And we’re doing research across every age bucket.
    0:17:07 And but you can imagine that if these are the most robust humans on the planet
    0:17:14 and they have 70 minutes of variability, that is tolerable within that population.
    0:17:20 Some are a little bit sooner in terms of the or can deal with less variability.
    0:17:25 And others can deal with slightly more variability, but the mean is 70, 70 minutes.
    0:17:28 So you can imagine for individuals who are more vulnerable,
    0:17:33 who have less or less robust physically, mentally, emotionally,
    0:17:37 their tolerable level is going to be a much narrower.
    0:17:42 What’s going on inside of the body when we increase the variability
    0:17:47 or that we don’t have a regular sleep and a regular wake up time?
    0:17:49 What’s actually going on from like a chemical physiological perspective?
    0:17:54 Yeah, so one of the things that suppressed is melatonin.
    0:18:00 And circulating reductions in circulating melatonin have been shown to be linked
    0:18:09 to every disorder and disease in the body, every disorder and disease in the body.
    0:18:13 When we have suppressed or reduced circulating melatonin,
    0:18:19 that is going to impact us on every level and make us more vulnerable to disease and disorders.
    0:18:26 So that is probably one of the most important thing when we have super unstable sleep wake time.
    0:18:32 We are going to have suppressed melatonin production, which leads to inflammation in the body.
    0:18:37 It’s melatonin, I think, is one of the big players in the story.
    0:18:38 Growth hormones?
    0:18:45 Yes, yes. And typically, if you’re not going to sleep late,
    0:18:52 you will not release human growth hormone as you’ll get less of a ballast of release.
    0:18:53 And why does that matter?
    0:18:55 That’s when all the physical restoration happens.
    0:18:57 So all the regeneration physically.
    0:19:01 So if we’re bypassing that, we’re basically all the work that we did in the gym
    0:19:06 or everything that we did during the day, we’re just not going to recover from that
    0:19:08 in the same way that we would if we were getting that sleep.
    0:19:12 Is growth hormone essentially the thing that causes our muscles to grow and repair?
    0:19:13 Yeah.
    0:19:18 I sometimes think this because I think if I’m sometimes in my life because I’m quite busy,
    0:19:23 I have to make the decision whether to go to the gym or get a great night’s sleep.
    0:19:26 And the more I’ve learned about growth hormone in the body and whooping all those things,
    0:19:31 I’ve started to make the decision towards sleep versus going to the gym.
    0:19:36 Because my brain now goes, well, you’re not going to get the recovery and sort of restoration anyway.
    0:19:36 The benefits.
    0:19:40 Yeah, the benefits of going to the gym if you’re poorly slept that night.
    0:19:45 Yeah, I think if it’s if you’re consistently getting decent sleep
    0:19:50 and just getting going to bed and wake up a few more times,
    0:19:54 you know, I would say it’s okay to prioritize exercise sometimes.
    0:20:02 But sleep is is very important and is probably the thing that needs to be prioritized first.
    0:20:04 How consistent are you with your sleep?
    0:20:06 Very consistent.
    0:20:07 I had that in 2017.
    0:20:13 You started trying to sleep within sort of 25 to 30 minutes every single day.
    0:20:14 Yeah, the same sleeping window.
    0:20:15 That’s right.
    0:20:22 Yeah, and yeah, it was a paper that came out by Andrew Phillips actually in the summer of 2017.
    0:20:28 And it basically was a four year study that was conducted at Harvard University looking at students.
    0:20:32 And they were basically students sleep and they’re trying to see, okay, you know,
    0:20:40 what aspect of sleep is predictive of things like GPA and other, you know, measures of kind of flourishing.
    0:20:47 And what they found is that basically sleep-wake time predicted GPA.
    0:20:48 What’s GPA for people?
    0:20:49 Oh, sorry, grade point average.
    0:20:52 Yeah, so it’s the difference, you know, the more regular, you know,
    0:20:56 it’s the difference between getting an A and a B by just stabilizing sleep-wake time.
    0:21:01 And so at that time, I was working with, you know, tons of collegiate athletes.
    0:21:10 So NC2A athletes, professional athletes, so EPL, you know, NBA, NFL, MLB, you name it,
    0:21:13 like the biggest high performers, like in the world.
    0:21:17 And I started tracking this, you know, just manually.
    0:21:22 At the time at WOOP, we didn’t actually track this, this wasn’t automated.
    0:21:24 I had to, like, you know, kind of do this in Excel.
    0:21:29 And then sure enough, you know, sleep-wake time started predicting all these performance metrics
    0:21:30 that people care about.
    0:21:34 And we started rolling in some subjective measures.
    0:21:36 We had internal load, we had external load, of course.
    0:21:39 So all those objective measures, but I started rolling in some subjective measures.
    0:21:46 And sure enough, sleep-wake time just continued to ladder up to all these performance variables
    0:21:47 that people care about.
    0:21:51 So I started, of course, you know, because I have access to all of these data.
    0:21:54 I started, I’m like, “Shit, I need to, I need to, like, start stabilizing my sleep-wake
    0:21:55 time.”
    0:22:01 And sure enough, summer 2017, I just, like, that’s basically, like, my non-negotiable.
    0:22:06 And yeah, I mean, I haven’t been sick since 2017.
    0:22:10 I had a little tiny head cold that lasted 48 hours.
    0:22:15 But since then, I literally have not had a sniffle, a stomach ache.
    0:22:20 I didn’t get COVID, like, I literally have not been sick.
    0:22:27 And you know, I do a lot of other things well, but that has been the single biggest change.
    0:22:29 Just sleeping and waking up at the same time.
    0:22:30 That’s it.
    0:22:31 What is your routine there?
    0:22:32 How do you ensure that happens?
    0:22:36 Yeah, so the key to that is stabilizing when I wake up.
    0:22:39 So even when I travel, and I do travel, and I travel internationally, I travel to the
    0:22:45 West Coast, I try to maintain my home time zone as much as I can, as long as I can fulfill
    0:22:49 my business commitments and social, you know, there might be a social element as well.
    0:22:53 But for the most part, I stabilize when I wake up.
    0:22:55 So I keep that consistent.
    0:23:00 Even if I can’t go to bed at the same time, I ensure that I wake up at the same time.
    0:23:06 And that basically sets my circadian rhythm, so I will then feel sleepy at the right time,
    0:23:09 and I can kind of keep that virtuous cycle going.
    0:23:17 If I have short sleep, I just basically try to build in a nap prior to 1.30 for 30 minutes
    0:23:18 to an hour.
    0:23:19 So I don’t accumulate sleep debt.
    0:23:21 This is another thing that we can talk about.
    0:23:27 Sleep debt is wild in some of its correlations, like psychological safety and executive function.
    0:23:33 But yeah, so that’s how I manage short sleep, but I always try to wake up at the same time.
    0:23:36 So I’m getting that bolus of light at the same time every single day.
    0:23:38 And what time do you wake up and go to sleep?
    0:23:46 So I go to bed around, I kind of get into bed usually around 9.15, 9.30.
    0:23:55 I read for a half an hour, 45 minutes a book, printed page, dim light, and then I fall asleep
    0:23:56 usually around 10.
    0:24:02 And then I wake up like at 6.14, no, I’m just kidding, like around 6, around 6.
    0:24:08 You know, whenever I talk about these subjects, the rebuttolike is one you might be able to
    0:24:09 predict.
    0:24:12 It’s from a group of people that I can’t yet relate to.
    0:24:13 Yeah.
    0:24:15 Do you know who I’m talking about?
    0:24:16 Parents.
    0:24:17 Oh, yeah, yeah.
    0:24:22 Well, shit, I’ve had two kids, so I totally understand the whole parenting thing.
    0:24:23 So yeah, I mean, there’s no question.
    0:24:27 There are going to be times in your life where you’re literally a shift worker because you’re
    0:24:34 caring for a sick parent or a sick child or you just literally have kids and they’re young.
    0:24:35 You’re a shift worker.
    0:24:42 I mean, there are things you’re making decisions to go out and socialize in times that maybe
    0:24:44 aren’t optimal for kind of human functioning.
    0:24:48 But yes, there’s no question that there are periods in your life where it’s going to be
    0:24:50 harder.
    0:24:55 That said, there are some things that you can do to mitigate some of the negative effects
    0:24:58 of both direction and timing.
    0:25:03 And one of those things is dialing in your feeding window, which is another kind of circadian
    0:25:04 behavior.
    0:25:11 So the timing of when you eat is pretty important and can at least check some of the boxes in
    0:25:16 terms of its impact on metabolic functioning and heart health and things like that.
    0:25:18 So let’s talk about that then.
    0:25:19 Meal timing.
    0:25:24 What do I need to know about when I should be eating, what I should be eating and the
    0:25:28 implications that has on my circadian rhythm, my body clocks?
    0:25:29 Yeah.
    0:25:30 So it’s in the literature.
    0:25:33 There’s time restricted eating and there’s time restricted feeding.
    0:25:36 And time restricted feeding generally, if you’re reading the literature is going to
    0:25:41 refer to mouse models, time restricted eating will refer to human studies.
    0:25:43 Mouse models being studies they did in mice.
    0:25:44 Sorry.
    0:25:50 Yeah, mice studies done with mice are just time restricted feeding and humans would be
    0:25:52 time restricted to eating.
    0:25:57 And not to confuse us with intermittent fasting, which I know is a hot topic and people love
    0:26:02 talking about it, time restricted eating basically has a circadian component.
    0:26:05 So it’s really about the timing of when you’re eating your food in relation to the light
    0:26:06 dark cycle.
    0:26:09 Intermittent fasting is basically just reducing calories.
    0:26:15 And so time restricted eating does not have a calorie component to it.
    0:26:17 It’s more about the timing.
    0:26:22 And there’s been some, a lot of interesting studies that have been done that show if you
    0:26:33 eat within kind of eight to 12 hour window, you will have much better metabolic outcomes.
    0:26:36 And this is pretty, this is well-established.
    0:26:43 And if we see in the whoop data that if you stop eating three hours prior to when you
    0:26:53 sleep, to when you fall asleep, markers of sleep and recovery are exponentially better.
    0:26:56 So timing of meals really does matter.
    0:27:03 And there’s no question that we know this from other research, you’re more primed to
    0:27:07 metabolize food closer to when you wake up in the morning.
    0:27:14 So earlier in the day, you’re going to be much more primed to utilize the nutrients that
    0:27:15 you’ve digested.
    0:27:20 So does that mean we should be eating, we should have sort of an earlier eating window?
    0:27:21 Yes.
    0:27:22 Yes.
    0:27:23 You know, Brian Johnson.
    0:27:24 Of course.
    0:27:25 Yeah.
    0:27:26 I know he stops eating at 11 AM.
    0:27:27 Which is crazy.
    0:27:28 Which is insane and not super practical.
    0:27:33 I think if you can stop eating around when the sun sets, you’ll position yourself to
    0:27:35 improve your metabolic health.
    0:27:39 And I would go so far to say that, you know, regardless of what it is you’re eating, because
    0:27:43 a lot of folks cannot afford to, you know, eat high quality food.
    0:27:44 That’s just a reality.
    0:27:51 And a lot of those folks do suffer from, you know, at higher rates of cardiometabolic dysfunction.
    0:27:58 But if we can just consolidate our eating window to eight to 10 hours, we get ourselves
    0:28:02 like 60% of the way to our kind of metabolic goals.
    0:28:05 Again, it’s not to say that content and quality does not matter.
    0:28:07 It absolutely does.
    0:28:16 But if we can’t focus on that for whatever it might be, consolidating our eating window.
    0:28:21 So eating every single one of our calories between, you know, an eight to 12 hour window,
    0:28:24 we will improve our health.
    0:28:25 And what’s your eating window?
    0:28:27 So I do about 10 hours.
    0:28:28 Okay.
    0:28:29 Yeah.
    0:28:32 So I definitely, I pretty much don’t eat after the sun goes down.
    0:28:34 When you say the sun goes down.
    0:28:35 Sunsets.
    0:28:36 Yeah.
    0:28:37 Is that like 5 PM?
    0:28:38 I mean, now it’s early.
    0:28:39 Yeah.
    0:28:40 So I give myself like an hour.
    0:28:41 4 PM.
    0:28:42 Window.
    0:28:43 Yeah.
    0:28:44 Like right now it’s, it’s definitely early.
    0:28:49 But for the most part, I can kind of get away with it based on my lifestyle.
    0:28:53 So ideally between sort of 7 AM and 4 PM.
    0:28:57 And then just make sure you’re not eating, you know, two to three hours before you fall
    0:28:58 asleep.
    0:28:59 Yes.
    0:29:06 That’s the big key, I think is, is you want a nice big buffer between, yeah, when you,
    0:29:11 when you have your last calorie and when you go to sleep, because that they’re both.
    0:29:16 So digestion is a parasympathetic activity, right?
    0:29:20 So that means, so your autonomic nervous system has two branches, your parasympathetic and
    0:29:25 your sympathetic, your parasympathetic is your rest and digest, right?
    0:29:28 We also want to be in a parasympathetic state when we’re sleeping.
    0:29:35 So when we are digesting food, we’re basically kind of confusing our system in terms of where
    0:29:37 it should apply its resources, right?
    0:29:42 So it basically diverts resources away from, you know, the sleep and the restoration.
    0:29:44 And that’s where, you know, if you have a big meal, you’ll notice your heart rate is
    0:29:46 really is a lot higher, right?
    0:29:48 And your stress score is higher, right?
    0:29:50 Some of the features on, on the whoop app.
    0:29:53 And when you are not having to digest, you’ll see your stress score is lower.
    0:29:56 You’ll see your heart rate is lower.
    0:29:59 Your heart rate variability would be higher in those situations.
    0:30:04 We want to make sure that when we’re sleeping, we are not diverting any resources away from
    0:30:05 sleep.
    0:30:06 I mean, alcohol is another one, right?
    0:30:11 If you just metabolize alcohol, you’re diverting, you know, significant resources away from
    0:30:16 the regeneration and the recovery that needs to happen during sleep by bouncing you out
    0:30:18 of deeper stages of sleep.
    0:30:20 So same sort of effect happens with food.
    0:30:24 And we see this, you know, at population levels on the whoop app, it’s just very apparent
    0:30:31 that meal timing and alcohol are really the two biggest disruptors to a good night’s sleep.
    0:30:34 So interesting because I’ve always wondered there was a time in my life where I routinely
    0:30:38 ate super late at night because I would work very, very hard during the day.
    0:30:40 I would basically forget to eat.
    0:30:44 I’d get home maybe nine or 10 at night.
    0:30:50 I would then order the food at nine or 10, which means it comes at 11 or 12.
    0:30:52 And then I’d eat 11 or 12.
    0:30:53 Yeah.
    0:30:54 It’s very stressful for your system.
    0:30:55 Yeah.
    0:30:56 Tell me about it.
    0:31:01 The interesting thing that I started to notice was when, when I did that, I woke up feeling
    0:31:02 like I hadn’t slept.
    0:31:03 Yeah.
    0:31:04 I’ve always wondered why.
    0:31:11 So I arrived at the zone sort of self-constructed conclusion that if I put food into my body
    0:31:15 at midnight, it basically keeps my body on for a couple of hours.
    0:31:16 Yeah.
    0:31:17 That’s exactly right.
    0:31:18 That’s a perfect way to describe it.
    0:31:23 I would see the, exactly that in the whoop data, which is, I would see that my heart
    0:31:26 rate went up to about 70 beats per minute for the first three hours.
    0:31:30 It was almost like my body was, was still walking around or something to start on.
    0:31:33 And then three or four hours in, it would start to fall again back to, I don’t know,
    0:31:34 45, 50.
    0:31:35 After you’ve metabolized the food.
    0:31:36 Yeah.
    0:31:40 And we know, you know, there’s a really nice study that looked at basically everyone is
    0:31:44 eating the exact same meals and they’re relatively the same age.
    0:31:47 Like there’s a really beautiful design.
    0:31:51 And they basically looked at folks who are eating after 3 p.m. and folks who are eating
    0:31:52 before 3 p.m.
    0:31:59 And the folks who ate a bulk of their calories before 3 p.m. had significantly better metabolic
    0:32:02 outcomes and lost more weight.
    0:32:07 So again, there’s no calorie restriction component here, you know, they’re all kind
    0:32:13 of eating similar diet, similar macronutrient distribution, similar calorie content.
    0:32:17 And it’s the folks who were eating a bulk of their calories prior to 3 p.m. who had
    0:32:18 the best outcomes.
    0:32:19 Exercise.
    0:32:24 One of the issues that I have sometimes in my life, today is one of those days where,
    0:32:28 because I was up very early this morning, it meant that I didn’t go to the gym this morning,
    0:32:33 which means I’m probably going to get home after being in the studio, being in the office
    0:32:39 today, at maybe 7, 8 p.m., and I’m super hungry then, usually, right?
    0:32:41 And I also need to work out.
    0:32:44 So sometimes what happens is I choose to work out first and then obviously it makes the
    0:32:45 meal late at night.
    0:32:49 But there’s also days in my life where I end up working out and I’m known for this at like
    0:32:52 11 or 12 p.m. at night.
    0:32:58 And there was this old train of thought that that was a good thing to do because people
    0:33:01 would say, “Oh, you’re going to be tired when you get in bed.”
    0:33:03 But that doesn’t seem to be what happens.
    0:33:04 Yeah.
    0:33:05 Do you feel more energized?
    0:33:06 I feel more energized.
    0:33:07 Yeah.
    0:33:08 Well, not surprising, right?
    0:33:13 You know, adrenaline, cortisol, like all of the kind of hormones and chemicals that
    0:33:19 you’d need to kind of get to a place where you can exert that energy are kind of flowing
    0:33:23 through the system and it takes time for them to go back to normal levels.
    0:33:27 So to kind of get back to homeostasis is going to take some time.
    0:33:34 And so, yeah, I mean, it would make sense that you’re kind of activated after exercise.
    0:33:41 So for some folks, there is a lot of individual variability, I think, with exercise timing.
    0:33:45 Some people are impacted more, but I honestly think that it has more to do with the light.
    0:33:49 You know, usually if we’re in a gym, it’s generally well lit, right?
    0:33:55 You’re not in a dark gym, so you’re getting exposure to light, which is going to make
    0:34:01 you feel like more activated and it’s, again, telling your body that it’s time to be awake
    0:34:02 and alert.
    0:34:07 On that point of light, there’s a school of thought that says you should look at lights
    0:34:09 when you wake up in the morning.
    0:34:11 My partner always gets up in the morning, walks out into the balcony and sits out there
    0:34:12 for 10 or 20 minutes.
    0:34:13 Oh my gosh.
    0:34:14 I love that.
    0:34:15 Yeah, she’s the best.
    0:34:16 This is so annoying.
    0:34:18 She gets everything right.
    0:34:20 I love it.
    0:34:26 Yeah, but for sure that you want to get light within, you know, 100,000 lux is pretty much
    0:34:31 what you want to get within, you know, five to 20 minutes of waking up to tell your body
    0:34:32 it’s time to go.
    0:34:33 100,000 what?
    0:34:34 Oh, lux.
    0:34:37 So just like photon energy.
    0:34:42 So pretty much if you’re outside for five to 20 minutes, it sounds like your girlfriend
    0:34:44 is like nailing this protocol.
    0:34:49 You’ll get all of the photon energy that you need to tell your system that it is time to
    0:34:50 be awake.
    0:34:53 Can’t you just go looking into a lamp or something?
    0:34:57 It will just take longer because it doesn’t have the same light intensity, but if you’re
    0:35:01 waking up, you know, prior to when the sun gets up, yeah, turn all the lights, you know,
    0:35:03 you want to try to mimic day as much as possible.
    0:35:06 And then once the sun does come up, it’s good to get outside.
    0:35:11 And before you get in bed, you referenced that you read books versus being on an iPad
    0:35:15 or screens, et cetera.
    0:35:22 Does the same philosophy and principle apply to light exposure before sleep as to food exposure
    0:35:23 before sleep?
    0:35:24 Oh, no question, right?
    0:35:25 Absolutely.
    0:35:29 We want to try to restrict light basically after the sun goes down.
    0:35:33 We want to dim our home environment to the degree that we can.
    0:35:37 We want to try to minimize all artificial light in the lead up to bed.
    0:35:39 All artificial light?
    0:35:40 Yes.
    0:35:41 Yeah.
    0:35:42 We want to dim as possible.
    0:35:45 So, you know, there are a lot of night, like blue light blocking glasses, the filters that
    0:35:50 you can put on your iPad and your phone, activate all of those.
    0:35:55 But again, like we don’t, we want to protect our melaton release, right?
    0:36:00 And for all the reasons I kind of have explained, when we don’t have it is linked to every disease
    0:36:01 and disorder, right?
    0:36:03 So we know this.
    0:36:05 So we want to protect our melatonin release.
    0:36:10 And the only way we can release melatonin is by darkness.
    0:36:16 We need to be exposed to darkness in order for that master clock in our brain to know
    0:36:18 that it’s time to go to sleep.
    0:36:24 And again, be able to tell our body, our tissues and organs and cells and our body what it
    0:36:25 needs to do at that moment.
    0:36:30 When I was at the Woop headquarters in Boston not so long ago, I saw them working on sleep
    0:36:31 masks.
    0:36:34 And I think I’ve always been quite dubious about sleep masks.
    0:36:37 You know, you get on those planes and they hand you a sleep mask in the little bag.
    0:36:41 I always put a bunch of weirdos, you know, like putting that, strapping that thing to
    0:36:42 your face.
    0:36:43 Yeah.
    0:36:44 Embarrassing.
    0:36:45 I’m one of those weirdos now.
    0:36:46 Yeah.
    0:36:47 I mean, it’s hard.
    0:36:51 Even the little dot on your, you know, from your alarm clock or your TV is going to emit
    0:36:53 enough light.
    0:36:58 We’re so sensitive to light, artificial light.
    0:37:01 So natural light, like the moon, totally fine.
    0:37:06 But any other type of light is really going to impair our ability to get into these deeper
    0:37:10 stages of sleep where all the restoration and regeneration happens.
    0:37:11 Do you use a sleep mask?
    0:37:12 I do.
    0:37:13 Yes.
    0:37:14 What’s your sort of routine there?
    0:37:20 Um, yeah, just when I start to feel sleepy, I just put it on and go to bed.
    0:37:22 Do you listen to anything when you go to sleep?
    0:37:23 No.
    0:37:24 I don’t.
    0:37:28 Is there, are you aware of any research that might indicate that listening to serial
    0:37:32 killer documentaries at 3 AM?
    0:37:41 I think in principle, anything that activates you stimulates you cognitively or makes you
    0:37:42 energized.
    0:37:43 You probably want to avoid reading.
    0:37:44 Yeah.
    0:37:45 Interesting.
    0:37:46 But I think there’s a group of us out there.
    0:37:52 I’m yet to meet them, but I know that I’m not alone that like to listen to horror and
    0:37:59 thriller and serial killer stuff at, um, you know, very late at night and it helps us to
    0:38:00 sleep.
    0:38:01 Or at least that’s what we tell ourselves.
    0:38:05 If you perceive it as helpful, it probably is, you know, and I think that’s where, and
    0:38:10 if your objective data shows that you’re getting, you know, the requisite time in these deep
    0:38:13 stages of sleep, then go with it.
    0:38:18 I think, I think what is actually, there’s definitely the cold, dark, quiet, right?
    0:38:19 You need your room to be cold.
    0:38:20 You need to be cold.
    0:38:21 Dark, you need to be quiet.
    0:38:22 So there’s environmental stuff.
    0:38:26 You need to, um, you know, stop eating a few hours before bed.
    0:38:30 Ideally, um, you need to have stable sleep, big time, ideally, these are all things that
    0:38:33 are going to drive getting into these deeper stages of sleep.
    0:38:37 But the other thing that you probably do really well is you manage stress throughout
    0:38:38 the day.
    0:38:44 You know, like you, I think that’s another, like the things that we do during the day,
    0:38:47 how we, you know, whether or not we’re living our values, right?
    0:38:49 Do our behaviors align with the things that we care about?
    0:38:51 Are we thinking about the things that we want to be thinking about?
    0:38:54 Are we managing our relationships effectively?
    0:39:02 So all the things that can manifest as stress, negative stress, um, will invariably rear
    0:39:03 its head during our sleep.
    0:39:08 But if we’re managing those things during the day proactively and relatively well, generally
    0:39:12 speaking, like sleep should happen, you know, pretty naturally.
    0:39:16 There’s a huge group of people who listen to podcasts like this.
    0:39:21 And as they listen to these podcasts, they just feel more depressed about their situation.
    0:39:26 You know, because they believe they’re trying their very best and they’re still struggling,
    0:39:28 especially as it relates to sleep.
    0:39:32 I think I’ve always wondered what the message one can send to them.
    0:39:37 And also, you know, I think there is a huge component of sort of personal responsibility
    0:39:41 and choice that you speak about as well, and that I believe in as well.
    0:39:47 But what is the most compelling message for those people that do have a choice?
    0:39:51 They know deep inside, much of it is a lack of discipline.
    0:39:53 They know they could not watch YouTube.
    0:39:55 They know they could put their phone away at 9pm.
    0:39:57 They know they could not eat the cookie super late at night.
    0:39:59 They know they could shoot deep down.
    0:40:02 They know they could make a different set of choices, but they listen to these podcasts
    0:40:03 over and over again.
    0:40:07 Whenever I have the health experts on, maybe they even take notes, but they just don’t
    0:40:09 do it.
    0:40:15 What is the most compelling thing you can say to those people that do have a choice,
    0:40:22 and continually choose a bad option to get them pushed over the fence to the positive
    0:40:26 circadian rhythm, body clock loving side?
    0:40:34 Yeah, so if people are trying to develop new habits, you have to understand how that new
    0:40:37 habit links to your values.
    0:40:40 So the things that you believe in, the things that you say you care about, right?
    0:40:47 If I know growth and impact are my two most important values, presence is another one.
    0:40:50 What do I need to do every single day to back into that?
    0:40:57 So I can align my behaviors with the things I say I care about, and I think when folks
    0:41:05 are struggling, they don’t really know who they want to be in the world, and they don’t
    0:41:08 maybe understand exactly what it is that they value.
    0:41:12 They’re fuzzy about their desires, about their values.
    0:41:16 And I think when you’re fuzzy about your desires and the things that you value, and if you’re
    0:41:21 flinging yourself in all sorts of directions, emotionally, physically, mentally, right?
    0:41:27 And I think that’s kind of the project is figure out what you care about, and then align
    0:41:30 your behaviors and create outlets in your life.
    0:41:38 And that frankly might mean getting rid of people who don’t support those values.
    0:41:48 And I think we’re way too lenient on our circle of friends in the sense of, you know,
    0:41:56 I think we keep people around in our life who don’t necessarily help us become a better
    0:41:58 version of ourselves.
    0:42:00 Have you had to shed some people?
    0:42:03 Yes, absolutely.
    0:42:05 Why did you shed them?
    0:42:08 Because it didn’t really support who I wanted to be.
    0:42:11 Who did you want to be?
    0:42:18 I wanted to be able to wake up at a very simple level with as much joy and energy as I could.
    0:42:23 And I wanted to be present for my kids.
    0:42:45 So I think folks are engaging in behaviors that, I think, you know, create a situation
    0:43:00 where — yeah, I don’t know how to say this, but I think, you know, for me, you know, I
    0:43:06 grew up in a household where, you know, my mom was an alcoholic, you know, it was a tough
    0:43:18 environment, and she ended up dying of cirrhosis, and it’s not easy, so being in that kind of
    0:43:19 environment.
    0:43:29 So I think for me, you know, you end up — it’s crazy how when you live that life, you end
    0:43:34 up repeating those patterns.
    0:43:42 And I think, you know, I had to, you know, even though for me, personally, I made choices
    0:43:47 where, you know, I really have never drank alcohol, right?
    0:43:54 Because I saw how it destroyed my family, but yet I was still hanging around with people
    0:44:00 who were engaging in these behaviors, and it just was impacting me at my core.
    0:44:06 And it didn’t mean that I didn’t love those folks, but I had to get away, you know, and
    0:44:12 a lot of this was, you know, related to, you know, I was in an environment at a university
    0:44:18 where, you know, that was just like the norm, like, it is just wild to me how educational
    0:44:26 institutions normalize binge drinking at a level that is just so destructive.
    0:44:34 And, you know, and just to be — I supposed to just be around that all the time, like,
    0:44:40 was just really not allowing me to show up daily as the person that I wanted to be, even
    0:44:42 though I wasn’t engaging in that behavior.
    0:44:50 Like, it still, like, it just, yeah, it just made me feel like I couldn’t be the version
    0:44:52 of myself that I wanted to be.
    0:44:59 So yeah, it’s just a lot of hard decisions, you know, but I let go of a lot, you know,
    0:45:06 to be able to create an environment and infrastructure that supported who I wanted to be in this world.
    0:45:14 When I talk about being able to change your behavior and break a habit, it is nothing
    0:45:19 in the context of someone who is ensnared by an addiction of sorts.
    0:45:23 It’s not, it’s a completely different conversation.
    0:45:29 What is it like growing up with a mother who you observe at a very young age?
    0:45:30 You were how old?
    0:45:32 I mean, my whole life.
    0:45:33 Your whole life?
    0:45:35 Yeah, like she.
    0:45:43 As a child, when you see a parent someone you love that is sort of gripped by addiction,
    0:45:44 what is that like?
    0:45:55 Yeah, I mean, I think at a fundamental level, you just feel depraoritized, I think, generally.
    0:46:03 You know, like you, you know, I think you feel, you know, you’re unsupervised number
    0:46:05 one.
    0:46:10 There isn’t a lot of supervision, you know, so you end up like really having to defend
    0:46:12 for yourself.
    0:46:13 My dad worked a lot.
    0:46:20 You know, he was definitely workaholic, such a good man, so much integrity and, and, but
    0:46:25 I think that was his form of escape, but it kind of leads, you know, you got to figure
    0:46:28 out how to eat, you got to, you know, you got to figure out how to do a lot of the basic
    0:46:30 stuff on your own.
    0:46:39 So you develop a lot of independence, I think, but it, it’s hard to, you know, form emotional
    0:46:45 attachments, I think, as an adult, unless you really work through that, you know, because
    0:46:50 you’re, you’re afraid that you’re not going to be taken care of.
    0:46:54 What did you come to understand about your mother’s addiction and what she was struggling
    0:46:56 with, if anything at all?
    0:47:04 Yeah, I mean, I think what was so sad about that time period is, is, you know, I think
    0:47:05 it was well understood.
    0:47:13 You know, I think a lot of those behaviors, I think, to degree are normalized, and I don’t
    0:47:18 know that they’re the connection between depression, you know, she was, it’s no question.
    0:47:22 She had massive seasonal effect disorder, which is one of the reasons why I’m so interested
    0:47:28 in, you know, kind of everything related to, to light and, and just the opportunity there
    0:47:34 for, for, for health, but, you know, she had major depressive disorder and, you know, was
    0:47:37 not diagnosed properly.
    0:47:38 I don’t even remember.
    0:47:44 I have no idea if she ever even went to the doctor to, you know, to try to get treated.
    0:47:53 So, you know, I think the, the biggest thing that I learned is that we can actually make
    0:47:54 choices.
    0:47:59 And I know that there are, you know, when you look at regions of the brain, we understand
    0:48:03 that people are predisposed, but I think there’s a lot of things that we can, we can actually
    0:48:10 control to reduce our vulnerability to, to some of these diseases.
    0:48:15 How has that experience defined and shaped you when you look back and connect dots?
    0:48:22 Yeah, I mean, I just, I always, you know, I was very competitive, high level athlete
    0:48:27 representing the U.S. and, and so there’s definitely trying to understand my own body
    0:48:32 and my psychology so I could perform my potential, but there’s no question that like this whole
    0:48:38 everything that like underpins the work that I do is, is trying to, to understand, you know,
    0:48:48 how we can improve our own situation so we can, you know, self-actualize and, and live
    0:48:49 our potential.
    0:49:02 And, so that was, I always, you know, felt so bad, you know, for my mom.
    0:49:03 Why?
    0:49:12 You know, that she wasn’t able to become the version of herself, like I wasn’t able to
    0:49:27 realize her potential, and she had so much, I can’t believe you did this to me.
    0:49:31 Would you like a tissue?
    0:49:32 Thanks.
    0:49:39 You’re very, you’re a very special person and it all makes, makes a ton of sense why
    0:49:43 you’ve got such an incredible, incredible drive and mission to you.
    0:49:47 I didn’t, I didn’t know any of those, what you just said, but I’ve never talked about
    0:49:48 that publicly.
    0:49:56 So I’m just, yeah, what a, what a wonderful way to channel such an imaginable pain to
    0:50:02 then sort of fix, you know, hundreds of thousands of people’s other lives and help them get
    0:50:05 closer towards their own potential.
    0:50:16 Yeah, I, and I never want to like project my values onto other folks, but, but I think
    0:50:21 that’s always been like at the core of like why I do what I, I do is, and the reason why
    0:50:28 I coached for so long is I just love seeing people like realize their potential or understand
    0:50:32 their potential knowing that we’re always, of course, a work in progress.
    0:50:41 But I just like, I want like everyone to be able to wake up and feel, you know, be energetic
    0:50:46 and be able to like really, really live the things that you care about, you know, and
    0:50:53 just an understanding, I think the path to that, you know, requires some work, you know,
    0:50:57 in terms of making sure that you’re attending to some of these non-negotiables that we’re
    0:51:02 talking about. And I think sometimes it takes folks time to connect those dots and there’s
    0:51:09 a lot of wonderful learning that comes with that. But I think if I can kind of help accelerate
    0:51:15 some of that wisdom and keep people from experiencing, I think some of the pain that I felt, you
    0:51:16 know, it’s worth it to me.
    0:51:22 It’s the most incredible, incredible thing that you’ve committed your life to because
    0:51:26 mean you’re both aware that there’s going to be a ton of people who are either on a
    0:51:31 path towards such an addiction or are currently enthralled by such an addiction and the work
    0:51:36 that you’re doing, the message you’re spreading is going to prevent and lift some of those
    0:51:40 people out of that situation, which has a wonderful karmic effect on the world. And
    0:51:46 I think if there’s anything that we can convert our pain into, it is exactly that.
    0:51:52 I want to talk about alcohol. I’ve recently quit drinking alcohol. I think it was about
    0:51:56 three to four months ago now. It was so interesting. I had a conversation with some of my friends
    0:52:02 and my best friends. I said this on a podcast a couple of months ago. And one of my friends
    0:52:08 was an alcoholic. So he managed to quit alcohol and he’s writing a book about it. And then
    0:52:12 as I look across the group of my other friends, none of them are alcoholics, but they’re all
    0:52:16 sort of casual drinkers. And we were sat there together around this table having dinner and
    0:52:21 he was telling us about this book. He’s writing about quitting alcohol. And I was thinking
    0:52:28 that book that he’s writing doesn’t necessarily resonate with me because I’ve never felt
    0:52:33 like I’ve had an addiction or really to be honest, any problem with it. I was such a
    0:52:38 casual drinker. I would have maybe one glass of wine a week if that. There’s probably months
    0:52:44 I’ve gone without any alcohol at all. So I couldn’t think of a reason to quit. So really
    0:52:48 I was saying to him, is there another book that someone else could write for me that
    0:52:52 just takes those people that are those casual drinkers that are right on the fence and just
    0:52:56 gives us a reason to nudge over the other side. And because I have this podcast, I thought,
    0:53:02 you know, I’ll just try and quit and see if, see what the implications are for my life.
    0:53:09 Alcohol, health, circadian rhythms. What do you, what’s your perspective on all of this?
    0:53:16 Well, I like to think about it. I love this, the principle of non neutrality, right? And
    0:53:23 this is how I like to think about behaviors and how I’ve kind of always thought about
    0:53:31 it is if you’ve got a series of behaviors, we talked a lot about sleep and you know,
    0:53:36 physiological things and you’ve got the psychological things and they’re either going to support
    0:53:40 your values kind of who you want to be in this world or they’re not. And I think that’s
    0:53:45 the lens with which I look at alcohol, you know, in what way is this supporting my values
    0:53:53 of growth and impact and presence and compassion and tolerance, you know, the things that are
    0:53:58 like core to who I want to be in this world. And I think when you look at it through that
    0:54:02 lens, the choices become really clear to me. If you’re honest with yourself and you have
    0:54:10 some degree of self-awareness, understand what you care about, I think choices become
    0:54:18 a lot clearer. Like there’s way, way more clarity about how to live your life in the
    0:54:21 micro, which is really what we’re talking about. There’s just many choices throughout
    0:54:25 the day. Does it, does it, does it support who you want to be in the world or does it
    0:54:32 not? And there’s very little gray actually. And the gray are excuses in my view. And we
    0:54:38 can rationalize and make stuff up, you know, all day long, right? To, to, to make ourselves
    0:54:46 feel better. But when you can step back from all of that and look at it really, you know,
    0:54:52 taking yourself kind of out of the equation and look at it from a very objective standpoint,
    0:54:57 you know, I think a choice like alcohol becomes very clear.
    0:55:07 It helps me to socialize, Kristen. Yeah. If you need alcohol to bond or to, you know,
    0:55:14 form a connection, there’s probably something else going on that is unaddressed and from
    0:55:25 my perspective. Is there such a thing as such a small dose of alcohol that it doesn’t matter
    0:55:28 in your opinion? Yeah, I mean, I think it depends on who you
    0:55:36 are. And I think there’s a lot of individual variability there as, as well. I know resveratrol
    0:55:43 is, is something that’s talked about a lot. And there’s, you know, suppose there’s in
    0:55:50 wine and grapes, there’s resveratrol and that’s been linked to enhanced health and well being.
    0:55:54 But I think you’d have to drink like 10 bottles or something to get the amount of resveratrol
    0:56:02 to actually make a, to make a dent. I don’t think that’s the argument. So yeah, I don’t
    0:56:06 know that really any amount of alcohol is going to be, is going to be helpful. And we
    0:56:12 know from the literature that just one to two drinks per week will can have, you know,
    0:56:18 negative implications on, on health. So it’s actually, I don’t know that any, like even
    0:56:21 in a moderate amount of alcohol is good for you.
    0:56:24 What’s the implications for our circadian rhythms that we’ve been talking about?
    0:56:28 Yeah, it’s mainly because it impacts sleep. It’s going to impact when you go to bed and
    0:56:33 when you wake up. So I think that’s the biggest, the biggest impact. And I think, again, when
    0:56:42 we go back to melatonin, you know, it’s when you’re disrupting that, that sleep onset offset,
    0:56:48 that’s going to obviously have all the downstream negative effects that we, we’ve already spoken
    0:56:52 about. So I suppose if we’re drinking, we were staying out later, so we’re exposing ourselves
    0:57:00 to light. So yeah, there’s lots of, we’re going to be eating later. There’s other behaviors
    0:57:06 that accompany drinking that kind of, you know, pile on the, the negative effects.
    0:57:10 I was reading some research from the sleep foundation. And it says that a 2007 study
    0:57:16 with 29 young adults found that moderate doses of alcohol up to one hour before bedtime reduced
    0:57:22 melatonin production by nearly 20%. That’s the study on alcohol and melatonin in young
    0:57:30 adults. A 2018 study of 4,908 Finnish participants found that sleep quality was, was reduced by
    0:57:41 9.3% after one glass of wine and by 24% after two glasses of wine and by almost 40%, 39.2%
    0:57:46 after three or more glasses of wine or an equivalent amount of alcohol. Yeah. Which
    0:57:52 is really, really staggering that your sleep quality will, could dip 40% after three glasses
    0:57:53 of wine.
    0:57:58 Oh yeah. It’s, I mean, we see it is, we just finished this analysis actually looking at
    0:58:02 alcohol and markers of recovery. So heart rate variability and heart rate and literally
    0:58:07 with every drink, it is just, there’s a linear relationship in the decline, like in it is
    0:58:15 significant. So I mean, yeah, it’s, we’re talking even one drink will produce clinically
    0:58:19 significant reductions in heart rate and heart rate variability.
    0:58:26 This was maybe the most compelling motivator for me to quit alcohol was when I got my
    0:58:29 weeb the first time and then I think it was someone’s birthday or something. So we went
    0:58:33 out and I had a glass of wine or something. I woke, I woke up the next day, looked at
    0:58:36 my heart rate variability, which is the, a measure of how well I’m going to be able
    0:58:39 to deal with stress and load and all those things the next day, how well my body’s going
    0:58:44 to be able to deal with life. And it was flashing red, which is like a warning. And it says
    0:58:48 on there, when I clicked on the flashing red thing, it was like, did you have a really
    0:58:55 stressful day? Are you sick? Or did you drink alcohol last night? And I felt so targeted.
    0:59:00 I was like, how does this thing know that I had one glass of wine last night with my
    0:59:05 friends? Why is something flashing red with inside of me? People keep diaries on weeb,
    0:59:09 don’t they? They keep like the journal. I think they do. Yeah. So it’s a goldmine of
    0:59:13 information. Really? Yeah. What have you learned from that in terms of alcohol? I imagine that’s
    0:59:20 where a lot of the conclusions. Yeah, we see a 6% reduction in next day recovery after
    0:59:24 alcohol on average. So this is, you know, one drink to tendering, you know, it’s just
    0:59:32 basically looking at the average is 6%. Okay. So the average of recovery. So if someone’s
    0:59:36 had it, if someone was binge drinking, they could have a 30 or 40% reduction. Yeah. But
    0:59:43 it kind of, and we might, and that specific data point might, we might have controlled
    0:59:49 for, you know, the 30 drinks or, you know, it’s probably somewhere in the range of five
    0:59:54 drinks, you know, per night. And the average recovery reduction is 6%. And that’s relying
    0:59:59 on self-reporting, right? So I wonder if there’s biases. There might be, yeah. People that
    1:00:05 had 10 drinks think they had four. Yeah, exactly. I don’t remember how many drinks I had. So
    1:00:09 yeah, or your drinks I had. Interesting. Super interesting. The other thing we obviously
    1:00:15 drink is coffee. Yes. Caffeine. Surely there’s a correlation between circadian disruption
    1:00:19 and caffeine. Yeah, so that’s definitely one of the circadian, it definitely can disrupt
    1:00:26 circadian rhythms if we’re having caffeine, you know, within 8 to 12 hours, I would say,
    1:00:31 of when we intend to sleep. It’s going to impact our sleep onset, of course. And even
    1:00:38 if we’re, you know, tired enough where we have, you know, we’re sleep deprived, we might
    1:00:43 fall asleep, but it will invariably end up disrupting or fragmenting our sleep. So we’re
    1:00:46 not kind of getting into that deeper stages of sleep or not achieving the sleep quality
    1:00:51 that that is going to, you know, allow us to wake up feeling restored and refreshed.
    1:00:56 So timing of caffeine is really important. All of this conversation makes me have a huge
    1:01:01 amount of empathy for shift workers. And when I say shift workers, I don’t, I don’t mean
    1:01:09 people work in, you know, warehouses. I mean, doctors, nurses, firefighters, the police,
    1:01:17 truck drivers, people that are baking. Yeah, anyone who’s up between the hours of, you
    1:01:20 know, for more than two hours between the hours of 10pm and 4am is considered a shift
    1:01:25 worker. So it’s, yes, there’s a lot of, a lot of individuals walking around to our shift
    1:01:31 workers, but people who are, you know, literally up during the biological night, you know,
    1:01:37 it’s a huge sacrifice. We know those folks on average are going to die 15 years sooner.
    1:01:43 And as, you know, shift work is considered a carcinogen by the World Health Organization.
    1:01:48 It’s, you know, shift work is those folks make an enormous sacrifice.
    1:01:52 They’re going to die 15 years sooner. On average.
    1:01:58 I mean, that’s terrifying. I know.
    1:02:01 Is anybody, is anybody trying to solve for that? Yeah, I mean, that’s a lot of the work
    1:02:06 that I do is looking at shift work, you know, and trying to understand, you know, what other
    1:02:13 levers, you know, can we deploy to offset some of the, the, the impact of being awake
    1:02:18 during the, the biological night, and, you know, time to eat as a lever, you know, really
    1:02:27 thinking about when we’re eating protein, you know, when we’re viewing lights, you know,
    1:02:34 what do the, what’s the cadence of, of, of, you know, on/off. So we minimize the disruption
    1:02:39 to circadian rhythms. I mean, the fact is like the roster size at these hospitals are
    1:02:46 just simply not big enough to be able to, I think, deploy schedules that mitigate some
    1:02:53 of the, the risk associated with this disrupted circadian rhythm. But it is frightening.
    1:02:57 And, you know, there is a lot of work to try to understand how we can mitigate some of
    1:03:04 the, the negative effects, but it’s, it’s, it’s, it’s a tough problem to solve.
    1:03:08 It’s not just, I guess it’s not just that those individuals will die, you know, on average,
    1:03:13 15 years earlier, but their quality of life, I imagine, won’t be as good because if they’re
    1:03:20 not sleeping consistently. Yeah, I mean, depression, suicide. I mean, it’s, it’s, it’s, it’s higher,
    1:03:27 you know, for, for folks in, in these professions, you know, who are having to operate counter
    1:03:34 to the naturally dark cycle. So let’s talk about that in mental health depression, suicidality.
    1:03:37 What’s the correlation there between. Yeah. So there’s a lot of interesting research.
    1:03:42 I mean, you know, one is just, you know, we talk about just the layperson. So getting
    1:03:47 outside of shift work, we come back to shift work. You know, if you look at this, most
    1:03:54 folks experience social jet lag, right, which is basically characterized as, you know,
    1:04:01 a big difference between our weekday sleep schedule and our weekend sleep schedule, right?
    1:04:08 So pretty much anyone, you know, between 20, 20 to 30 probably is, you know, kind of falls
    1:04:13 into this bucket of having social jet lag. But one of the things that we want to, a research
    1:04:19 study we saw looking at specifically a social jet lag in college students, they saw that
    1:04:28 for every hour of variability between weekday and weekend schedules, they saw a 17% increase
    1:04:35 in non-suicidal ideation. So these folks aren’t committing suicide, but they’re fantasizing
    1:04:40 about committing suicide. And that increases 17%. And this was more pronounced than individuals
    1:04:47 who were already vulnerable. So kind of coming back to circadian disruption being present
    1:04:52 in a hundred percent of mental health issues, we can see where shift workers would be extremely
    1:04:58 vulnerable, right, to mental health issues, given that their variability, and we look
    1:05:03 at the WOOP data, it’s basically random in terms of looking at their sleep wake time.
    1:05:09 It’s so variable that it’s like, we can’t even see a pad. It’s random, which is frightening.
    1:05:12 Why is that frightening?
    1:05:21 Because the more variability you have, like the more psychological and physiological negative
    1:05:24 consequences there will be.
    1:05:28 Is there a correlation here between how we deal with stressful events in our lives as
    1:05:30 well? Because I’m assuming there must be.
    1:05:36 Yes, absolutely. Managing stress throughout the day, and the degree, or even during the
    1:05:46 night, can definitely increase your tolerance for stress. So deploying breathwork, for example,
    1:05:55 as on-demand self-regulation tool to pay down in the moment stress can be, and to activate
    1:05:59 the paracentric branch of the nervous system, can be really powerful. So I kind of call
    1:06:04 these mini moments of deactivation. So doing that proactively for folks who are in these
    1:06:11 high stakes, high stress environments is an amazing strategy. Because lots of those folks,
    1:06:17 again, if you think about just baseline, when you are engaging in shiftwork and you’re awake
    1:06:23 during the night, your system is humming at a kind of a stress level that is above what
    1:06:30 would be normal. Like your system is having to work so much harder to maintain homeostasis
    1:06:34 because you’re doing exactly the opposite of what your body wants to do.
    1:06:39 So all the kind of biological preferences are being bypassed when you’re up during the
    1:06:46 biological night. So to pay down some of the stress, these mini moments of deactivation
    1:06:52 are absolutely critical for that population. So that means just literally taking 30 seconds
    1:06:56 where you’re doing the physiological side, for example, which we know has emerged as
    1:07:01 being the most efficacious breathwork technique in the moment to reduce not only in the moment
    1:07:06 anxiety and stress, but actually, you know, your perception of anxiety and stress, like
    1:07:13 in the future, the physiological side, it’s basically a double inhale followed by an extended
    1:07:22 exhale. Perfect. It’s exactly right. So basically, like when you’re crying, it’s, you know, you
    1:07:27 kind of do that double inhale followed by an extended exhale. But that like reduces stress
    1:07:34 in the moment in a really powerful way. If you do that, you know, five, 10 times, you
    1:07:41 end up activating the parasympathic branch. So you’re reducing your heart rate. And, and,
    1:07:46 and, you know, kind of doing that throughout the day is a great way to mitigate negative
    1:07:47 stress accumulation.
    1:07:52 There’s a pretty unfortunate paradox, a pretty tragic paradox in the fact that our shift
    1:07:58 work is some of them like doctors, especially are the people that we need to be most focused
    1:08:03 firing on our cylinders exactly. Yeah. But those are the people that are from what I’ve
    1:08:07 learned today about the circadian rhythm, most likely to suffer with things like focus
    1:08:12 and sleep and all of those things that are imperative to showing up well. Yeah. I mean,
    1:08:17 there’s a relationship, you know, we know that with every 45 minutes of sleep deprivation
    1:08:23 accrued on the platform, we see a 5 to 10% next day decrease in mental control, mental
    1:08:29 control, executive function. So we measure this with an M back and a stoop. So these
    1:08:36 kind of performance tests to measure executive function. And we see for every 45 minutes
    1:08:43 of sleep debt accrued, we see up to 10% decrease or decline in next day executive function.
    1:08:47 And what does executive function mean for people that are? Our ability to make decisions.
    1:08:54 Okay. Use the word they’re sleep debt. What is sleep debt? So that’s basically what you
    1:08:59 need versus what you actually got. And that’s highly individual, right? And that’s one
    1:09:04 of the kind of beautiful things on the platform is that we learn your, your body, we learn
    1:09:09 how efficient sleeper you are, we learn what your optimal sleep wake time should be. And
    1:09:14 we basically tell you how much time you need to spend in bed. So a lot of the work that
    1:09:19 my, my team has done specifically at whoop is to try to understand, you know, what is
    1:09:25 this relationship of sleep debt to other performance metrics that we care about, right? That tell
    1:09:30 us a story about someone’s ability to kind of function in their environment. And one
    1:09:38 of the studies that we did was looking specifically at business executives. So CEO types. And
    1:09:44 we, we basically looked at is this, this one is a six month study looking at two different
    1:09:51 cohorts, but, you know, I think equal distribution between men and men and women. And, and what
    1:09:55 we saw was for every 45 minutes of sleep to debt accrued in these business leaders, we
    1:10:03 saw a 5 to 10% decrease in next day executive function. So the leaders ability to make decisions
    1:10:10 in the presence of sleep debt, you know, gets, gets worse the more sleep that you accrue.
    1:10:16 We did a follow up study and this one was wild. So we basically looked at it was roughly,
    1:10:23 it was about 70 business executive CEO types. And we looked at all of their objective markers
    1:10:29 of sleep debt being one of them. And we look at the psychological safety of their direct
    1:10:32 reports during team meetings.
    1:10:38 And define psychological safety for your, how, how safe you feel to show up in your
    1:10:47 environment as your true most authentic self. And what we saw is again, for every 45 minutes
    1:10:53 of sleep that the leader had, there was a significant decrease in psychological safety
    1:10:59 of the direct reports. So they felt less safe in their environment to show up as their
    1:11:05 true self when their leader had 45 minutes of sleep debt accrued. And, and some of these
    1:11:09 folks were carrying a couple hours of sleep debt. So, and there was a linear relationship
    1:11:13 between the amount of psychological safety and the amount of sleep that the leader had.
    1:11:18 So what was so interesting and I think compelling about this research is that the leader had
    1:11:24 no idea they couldn’t perceive their own cognitive, physical, and emotional declines, right?
    1:11:30 But that’s what’s so insidious about sleep deprivation is that you can’t really tell
    1:11:38 when you’re operating at a lower level. You just adapt to that lower level of functioning.
    1:11:43 But everyone around you can feel it, right? Just with how you hold your face, how you
    1:11:50 emote, the kind of eye contact you make, how tolerant you are. And you, and you think about
    1:11:56 how sleep deprivation, you know, it did, and I think this is really what this research
    1:12:02 surface is. It’s just, it’s not just sleep deprivation just doesn’t impact me, right?
    1:12:06 It’s going to impact every single person I come in contact with. And from a business
    1:12:13 perspective, just from a sheer like numbers perspective, Google did a study called Aristotle
    1:12:17 and they looked at cycle, they looked at a bunch of different metrics related to team
    1:12:22 performance. And what emerged in that study is being most predictive of team performance
    1:12:27 was the degree to which the team had psychological safety felt safe in their environment to kind
    1:12:35 of show up as their true self. And they brought in to the tune of $4.5 million more than teams
    1:12:38 who are lacking psychological safety.
    1:12:43 So this is like a really important concept that I don’t think a lot of people talk about.
    1:12:48 But when we go back to this concept of the principle of non neutrality, right? And what
    1:12:55 are behaviors that promote, enable you to live your values and kind of show up as your best
    1:13:01 self as consistently as possible, minimizing sleep debt is right there at the top of the
    1:13:02 list.
    1:13:07 And as it relates to sort of accident and injury, is there correlation between sort of injury
    1:13:12 of oneself and accidents you commit on others correlation between that and sleep debt?
    1:13:18 It’s very well established that the more sleep debt you’re carrying, you know, the more accident
    1:13:27 prone you are, you know, the more risk you’re going to take. And yeah, we see this in the
    1:13:32 medical field, we see this, you know, in, you know, just car accidents. And yeah, it’s
    1:13:34 the list goes on and on.
    1:13:39 Car accidents. A 2016 study by the Foundation for Traffic Safety found that drivers who
    1:13:47 reported that they usually sleep four to five hours per day had 5.4 times the crash rate
    1:13:53 of drivers who usually sleep for seven hours or more a day, which is horrifying.
    1:14:01 Yeah, I know it’s, yeah, I mean, when we think about, you know, sleep, it’s, it’s, we’re
    1:14:08 not getting better at it as a society. And I think we’re kind of coming at this conversation
    1:14:12 from the wrong lens, you know, we’re telling folks just to spend more time in bed without
    1:14:17 addressing the behaviors that are actually enable us to fall asleep and stay asleep.
    1:14:22 You know, that’s to me, that’s, that’s the conversation. And, and it’s not about spending
    1:14:27 more time in bed. And yeah, that might be what needs to happen. But it’s, it’s about,
    1:14:32 you’re not going to get there for folks who, who are not thinking about all the circadian
    1:14:36 things that we’re talking about. And, you know, some of the environmental stuff, the
    1:14:42 cold, dark, the quiet, yes, that matters. But, but at a foundational level, I think folks
    1:14:48 are not engaging in the behaviors that are going to enable us to pay down the sleep deprivation.
    1:14:52 The other study that I found that was super interesting was that a 2021 study found that
    1:14:58 less than seven hours of sleep is associated with increased risk of injury. And if this
    1:15:03 is sustained for at least 14 days, the risk of muscle and bone injury is 1.7 times, almost
    1:15:09 two times higher. So if someone that goes to the gym a lot and likes to work out, if
    1:15:14 I have a high sleep debt, then I’m much more likely to get an injury, almost two times
    1:15:18 more likely to get an injury if that’s sustained, which is crazy.
    1:15:25 Yeah, it is. Yeah. And you know, I’m so grateful that I think folks are finally realizing that
    1:15:32 sleep is the greatest natural performance and answer that we have on this planet. Yeah,
    1:15:37 it’s, and that is certainly super evident in all the research that we’re doing.
    1:15:40 What about sleep and sex?
    1:15:47 Sex with a partner is a health-promoting behavior. And we have found that in our research.
    1:15:48 What research have you done?
    1:15:54 Yeah, I mean, we just, we actually haven’t published it yet. So this is preliminary data,
    1:16:01 but people who are reporting that they’re having sex before bed. So within a few hours
    1:16:07 of when they intend to sleep with a partner, have better markers of sleep and recovery.
    1:16:09 You said with a partner very intentionally there.
    1:16:15 I did. Yeah. We don’t, we don’t see the same effect when folks are, are having sex without
    1:16:16 a partner and reporting it.
    1:16:18 How do you have sex without a partner?
    1:16:23 I mean, that, all right, I should say a partner, like a spouse or a boyfriend or, you know,
    1:16:27 someone you’re consistently with. So we’re not, we’re talking about, I guess, not one
    1:16:29 night stands. Sorry, I should have clarified it.
    1:16:31 I thought you meant with, without a human at all.
    1:16:34 Oh, got it. Yeah. We’re talking, I’m talking about human sex here. Yeah.
    1:16:37 Does masturbation have the same implications? Do I have?
    1:16:39 We didn’t, we didn’t see big effects with masturbation.
    1:16:42 Are people reporting that they’re on loop?
    1:16:42 They sure are.
    1:16:43 They are.
    1:16:48 I should say that it is completely optional to track. So people can opt in to track these
    1:16:54 things. Again, it is completely de-identified. We have no ability to know who’s doing what
    1:17:00 in terms of journal tracking and behaviors. But yeah, so we don’t actually see any big
    1:17:06 effects with, with masturbation and any markers of sleep and recovery. So no, no strong, no
    1:17:07 strong effects there.
    1:17:12 We said something earlier about exercising before bed. Now, if I have sex before bed,
    1:17:21 and you know, it lasts a long time, is that not then going to produce a ton of adrenaline
    1:17:23 and wake me up again?
    1:17:31 So after, so it depends. If you ejaculate, then you will then release oxytocin, which
    1:17:40 is kind of a calming chemical. So guys, typically after they ejaculate, feel sleepy because
    1:17:42 of the release of oxytocin.
    1:17:45 But then that goes back to my point about masturbation. Don’t you release oxytocin when
    1:17:46 you masturbate?
    1:17:49 Yeah. I think, I think that oxytocin is about connection.
    1:17:50 Okay.
    1:17:56 Right. So it’s, it’s, that’s, I think that’s, and that might be why we see these strong
    1:18:04 effects when you’re having sex with a partner or a spouse is that you’re, you’re getting
    1:18:08 this benefit of this, this beautiful connection with your partner and spouse, provided it
    1:18:10 goes well.
    1:18:15 And then you release this oxytocin, which is, you know, kind of makes you feel connected
    1:18:23 and safe. And so all of those, I think those, that kind of condition helps, I think you
    1:18:25 fall asleep and potentially stay asleep.
    1:18:29 It does make sense. Cause I do get very, very tired after I’ve had sex with my partner.
    1:18:31 And I’ve always wondered why that is.
    1:18:38 I don’t know that women, it seems to have women want to maybe stay up and snuggle and
    1:18:47 talk a little bit more after sex. So, but, but guys, it seems get sleepy and fall asleep.
    1:18:52 And or want to run off or a bit of a stereotype that goes back quite far prehistorically. The
    1:18:55 other thing I would love to talk to you about, because it’s become a huge obsession in my
    1:19:00 life is this word, I guess it’s not a word, it’s an acronym, HRV, heart rate variability,
    1:19:05 but become absolutely obsessed with it. Maybe a little bit too obsessed with it, one might
    1:19:08 argue. I just check it every day. So the first thing I do when I wake up in the morning as
    1:19:15 I look at it, just to understand how my body has recovered from the night before. What
    1:19:17 is HRV?
    1:19:23 It’s most simply the time interval between heart beats and it’s a function of the heart,
    1:19:28 but it originates in the autonomic nervous system. And as we talked about, the autonomic
    1:19:34 nervous system has two branches, the parasympathetic and the sympathetic. Parasympathetic, the
    1:19:38 rest and digest, sympathetic is fight or flight. And they’re both competing to send signals
    1:19:44 to the heart. When you are super recovered, your heart is going to be responsive to both
    1:19:51 branches of that autonomic nervous system in a very kind of dynamic way. So whatever
    1:19:56 you want to do and what’s happening in your environment, you’re able to basically make
    1:20:02 a match the more recovered you are, if that makes sense. So you’ll be able to respond and
    1:20:07 react to environmental stress in kind of a more high-performing way, I suppose is the
    1:20:17 best way to say it. So heart variability is kind of a measure of that ability to adapt
    1:20:19 to your environment a functional way.
    1:20:27 And a high heart rate variability, which is more varying beats, heart beats is better.
    1:20:31 Yeah, more variability, the better. So a higher heart rate variability should be correlated
    1:20:35 with a better adaptation to environmental stress.
    1:20:40 So a low heart rate variability would sound something like this. Boom, boom, boom, boom,
    1:20:46 boom, boom. Very, very consistent, not good. A high heart rate variability will sound like
    1:20:55 boom, boom, boom, boom. So really varied. Perfect. It’s a beautiful description.
    1:21:02 That variation is better. You’d think that if something was consistent, it would be better.
    1:21:07 I know, in all other cases it is. But in the case of heart rate variability, it’s very counterintuitive.
    1:21:12 What’s great is heart rate variability is modifiable to a degree.
    1:21:15 What’s a good, what’s an average heart rate variability?
    1:21:19 So it’s all based on genetics. It’s really tough, right? Because I don’t know what your
    1:21:26 heart rate variability was when you were born, right? So I don’t know what your potential
    1:21:31 for heart rate variability is. And I think that’s the only thing that I think we can
    1:21:37 say and I think how people need to think about it is when you come on to the root platform,
    1:21:40 for example, you’re going to get your heart rate variability. You’re going to develop
    1:21:46 a baseline. And I think what people need to understand is that every behavior you’ve,
    1:21:52 every choice you’ve kind of made leading up to that moment is going to determine your
    1:21:58 baseline heart rate variability. So if you drank and take drugs and have a lot of childhood
    1:22:05 trauma, that might actually yield a lower baseline heart rate variability relative to
    1:22:13 your own potential, right? So it’s very hard to compare because of all of that, but then
    1:22:18 just genetics, heart size, gender, like all of those things, biological sex, all of those
    1:22:24 things have an impact on your heart rate variability, on your baseline. So you don’t want to compare.
    1:22:28 There’s no good that said, I think the higher the better, generally.
    1:22:30 What’s the average?
    1:22:35 It depends on age. So it decreases, every year, your heart rate variability is going
    1:22:41 to decrease a bit. I think it’s like three to four percent or something, which is kind
    1:22:47 of a lot. The average on the root platform from the 20 to 30 year olds is somewhere in
    1:22:56 the tune of kind of 65, 70, 30 to 40 year olds, a little bit lower, 40 to 50s, it’s kind of
    1:23:02 in the 50s range, I think. So definitely it gets worse as you age, but I think why people
    1:23:07 are obsessed about it is it’s just, it is a really good marker of just the overall state
    1:23:10 of your mental, physical and emotional health.
    1:23:12 Do women and men have variants in their heart rate?
    1:23:18 They do, yeah. So generally, men would have a higher heart rate variability than women,
    1:23:21 I think, at baseline, bigger heart size.
    1:23:27 I’m trying to get my heart rate variability up. What are the most important things for
    1:23:30 me to be thinking about? Because it seems to be a bit of a mystery, this heart rate
    1:23:31 variability thing.
    1:23:35 So there’s definitely some things that will directly impact your heart rate variability,
    1:23:40 sleep wake time. So stabilizing when you go to bed to wake up, wake onset being kind of
    1:23:44 the number one part. You want to wake up at a regular time every single day, you want
    1:23:47 to get a huge ball of sunlight as soon as you wake up, you want to get a lot of natural
    1:23:53 light during the day. All of these things are going to impact inflammation and cortisol,
    1:23:59 all of the things that are kind of circulating in our body that we need to be circulating
    1:24:02 and when we’re not doing some of these behaviors, they’re not circulating in our body, which
    1:24:09 have negative downstream effects. You want to mitigate stress throughout the day. So
    1:24:17 stress is not bad, but we need to proactively manage bouts of stress with appropriate levels
    1:24:26 of rest. When we are going, going, going and we can only sustain that for so long. So just
    1:24:31 being proactive with stress rest cycles throughout the day, really important. As we go, we want
    1:24:36 to eat a bulk of our calories in the morning, lots and lots of protein. We want to make
    1:24:41 sure that we get lots of protein. I think folks don’t probably get enough protein. We
    1:24:50 get lots of protein, bias early in the day. Stop eating a few hours before bedtime and
    1:24:56 make sure you’re hydrated throughout the day. Yes, absolutely. So I can go down a very deep
    1:25:03 rabbit hole in terms of optimal training protocols, but, but in some, we want to make sure that
    1:25:09 we’re polarizing our training in that we’re doing, you know, zone five, which is, you
    1:25:15 know, kind of max effort where we’re at a breath a couple times a week. Okay. Two to
    1:25:20 three times a week. And then we want to do zone two, which is kind of, you know, just
    1:25:27 a low level, you know, 60% of our max heart rate. We want to do that for, you know, 200
    1:25:33 to 300 minutes per week, which I know sounds like a lot. The, the recommendations 150 minutes,
    1:25:37 I think it’s a little, I don’t think that’s enough, frankly, but if we’re talking about
    1:25:43 optimizing hearty variability, that would be the protocol we want to strength train a few
    1:25:48 times a week. That would be a way to maximize interplay between the cardiovascular and the
    1:25:51 nervous system. Right. There is definitely a way to train to do that. And what I just
    1:25:55 described, we’ll kind of get you there roughly. So we talked about time restricted eating
    1:26:01 or stopping our feeding window three times four, three hours before we intend to sleep.
    1:26:07 Huge. No alcohol. Obviously, again, if we’re interested in optimizing our ability to adapt
    1:26:12 to environmental stress, that is an improve our hearty variability. Really important.
    1:26:18 We, we, we abstain from alcohol. And then I would say, you know, spending sufficient
    1:26:22 time in bed is going to be really important. That is not accumulating sleep debt.
    1:26:28 What about having friends? Yes, connection, you know, folks being around individuals who
    1:26:36 support your values is absolutely essential. We talked a little bit about exercise there,
    1:26:42 but there’s also just like the general sedentary nests of our lives. I was looking at some
    1:26:48 research a couple of years ago, which I included in my first book, which shows that we get
    1:26:51 in the Western world, we’re getting increasingly more sedentary. It’s kind of like this downward
    1:26:58 graph that just shows every year, people move less because we’ve got Ubers now and we have,
    1:27:03 we’re working more in offices and we’re working even more from home now and we’re optimizing
    1:27:09 activity out of our lives. And surely that has an implication for heart variability as
    1:27:10 well.
    1:27:13 There’s no question that sedentary behavior, you know, I think where we go wrong is we
    1:27:18 think I can wake up and work out for an hour and then that gives me license to sit for
    1:27:23 the rest of the day. But we know that for individuals who are sitting for more than four
    1:27:32 hours in a row, so consolidated sitting for four hour blocks is associated with increased
    1:27:38 mortality rates. So four hours of sedentary behavior, which, you know, consolidated, right?
    1:27:46 So the ideal protocol, if we want to, you know, basically improve all these parameters
    1:27:49 of health that we’re talking about, specifically heart variability, you want to break up your
    1:27:54 sedentary time. So every, you know, half an hour to an hour, you’d want to get up, move
    1:27:59 around for five minutes or so, and then get back to your work.
    1:28:05 In 2020, you wrote an article where you offered five ways to improve our HRV. And HRV, as
    1:28:08 I say, is super important because it’s linked to all of these health markers. It’s linked
    1:28:13 to immunity. It’s linked to all of these things that really, really matter. And one of the,
    1:28:16 there was a couple of sort of surprising suggestions you made in that article. One of them was
    1:28:18 about practicing gratitude.
    1:28:28 Yeah. I mean, I think what the research says is that actually receiving gratitude has the
    1:28:38 most powerful effects on our mood and our feelings of well-being. So if I were to receive
    1:28:42 a thank you letter, for example, and really internalize that, that’s going to have the
    1:28:49 biggest long-term effect on my feelings of well-being. But there’s also great research
    1:28:56 that shows giving thanks as well and expressing gratitude also has, you know, lots of positive
    1:28:58 implications for our psychological functioning.
    1:29:05 And I guess this brings into focus the psychological element of health and HRV and sleep and all
    1:29:10 of these things that we’ve talked about like stress and anxiety. You’re currently finishing
    1:29:12 a PhD in psychology, right?
    1:29:13 That’s right. Yes.
    1:29:18 And again, it links to something that was written in that article as well where you talk about
    1:29:20 a growth mindset. Again, that’s psychology.
    1:29:21 Yes.
    1:29:27 Why does this matter? This growth mindset thing, this, you know, gratitude psychology, why does
    1:29:28 that matter?
    1:29:34 Yeah. I mean, it, I think it relates to just our, you know, whether or not we feel that
    1:29:41 growth in the future is possible. You know, do we, do we feel like we have the potential
    1:29:48 to grow and to learn? And do we feel optimistic about the future? I mean, that’s really what
    1:29:52 growth mindset is, right? And, and you can imagine if you don’t feel optimistic about
    1:29:57 the future, you don’t feel like growth is possible. You feel really limited in your
    1:29:58 capabilities, right?
    1:30:04 And you feel limited in your happiness. So I think that, yeah, there’s, I think a really
    1:30:11 strong connection between, you know, believing that the future is positive and, and that
    1:30:16 is going to manifest in, in a measure like heart rate variability, you know, it’s going
    1:30:20 to, it’s going to manifest physiologically.
    1:30:22 This is an author called Sean Anker.
    1:30:24 Oh, Sean Aker. Yeah.
    1:30:25 From Harvard.
    1:30:26 Yeah.
    1:30:27 Yeah. Aker.
    1:30:28 Yeah.
    1:30:31 There’s a lot of work on this idea of growth mindset as a way to sort of counteract stress,
    1:30:32 which I find fascinating.
    1:30:33 He does. Yeah.
    1:30:38 He found that doctors in a positive state of mind perform diagnoses 19% faster and more
    1:30:43 accurately than doctors that are neutral. And he also found that positive employees
    1:30:48 are 31% more productive than negative employees.
    1:30:57 Yeah. And I, and I, and I think our life circumstance, you know, kind of certainly can tilt us and
    1:31:03 one direction or another, but I do think that we have a genetic predisposition to, you know,
    1:31:08 the cup is a half empty versus half full. You know, I think there’s something to, to
    1:31:13 that, to that research and that literature, but all the things that we’re talking about,
    1:31:18 I think provide a foundation, right? So a lot of the physiological stuff that we’re
    1:31:22 talking about, the circadian stuff, the sleep stuff, the recovery stuff, right? The stress
    1:31:26 management, you know, when we’re eating our food, the, how we’re training, right? All
    1:31:37 of these things kind of position us to, I think, leverage our, our mindsets in a way
    1:31:41 that is the most productive, right? When we’re not kind of taken care of these physiological
    1:31:45 things, you know, we don’t feel like we have purpose. Talk to us. We don’t feel the skills
    1:31:49 and resources to do the things that we want to do in our life. It’s really hard to talk
    1:31:56 ourselves into a better future, right? And it’s hard to kind of move around our mindset.
    1:31:59 But if we can just kind of attend to some of these physiological and psychological things,
    1:32:04 we can actually start to take more control of our mindset. So I think a lot of times,
    1:32:08 this is, I think, frustrating in the field of psychology, we talk about how, we talk
    1:32:12 about gross mindset without actually talking about the behaviors that actually underpin
    1:32:17 that, you know? And, and, and that’s, I think a lot of the work that I’m trying to do is,
    1:32:23 is that, you know, there’s, there’s these core influences, physiological and psychological,
    1:32:33 that if we can understand and build an infrastructure to allow those, those kind of behaviors to
    1:32:39 come to life in our everyday, we’re in a position then to have like a growth mindset, right?
    1:32:44 But without that, that, that foundation of good habits and good behaviors, of good habits
    1:32:48 and behaviors, it’s hard to believe that the future is, is bright.
    1:32:52 It brings into question something that I know a lot of people think when they hear conversations
    1:32:56 like this, they think, oh, but I just don’t have the motivation, Kristen, you know, and
    1:33:02 there’s this ongoing conversation about which comes first. Is it the action or is it the
    1:33:07 motivation? There’s clearly, in my life, I’ve seen this clear two way link by through what
    1:33:12 I do and how I feel and how I feel and what I do. So if I want to influence the other,
    1:33:16 I do the other. I, if I want to feel great, I have to focus on my actions. And if I want
    1:33:22 to act great, I’ll focus on how I feel, for example, you know what I mean? Because people
    1:33:25 hear, you know, the discipline that you practice in your life and they go, oh God, she must
    1:33:32 have so much motivation. You know, the people that are watching junk TV at 3am in the morning
    1:33:36 and eating junk food at 3am in the morning, they look at you and go, she’s got just, she
    1:33:41 just got something I just haven’t got. So I can’t relate. You know, I can’t become
    1:33:47 a Christian. What is the message those people need to hear? The ones that feel like motivation
    1:33:49 is their problem.
    1:33:58 I mean, I think it’s understanding how do we actually produce energy, right? Because
    1:34:05 that’s really, at the core, what motivation is, right? It’s, it’s, it’s, it’s the energy,
    1:34:13 right? And a couple of things influence our energy production or put a ceiling on motivation.
    1:34:24 It’s called, oh, it’s appraisal. So how we, how relevant we think a task is and, and then
    1:34:33 how we are perceiving the task. Is it hard? Is it easy? Is it challenging, right? So appraisal
    1:34:37 and perception are going to work together to put a ceiling on your potential for motivation.
    1:34:44 Okay. So appraisal I hear is being like the why, like why this matters.
    1:34:46 Totally. That’s how relevant is it to me.
    1:34:48 So interesting because in my book, I wrote this thing called the discipline equation.
    1:34:52 And I think, you know, I think you’ve kind of summarized it a little bit there.
    1:34:55 Yeah. Yeah, yeah, definitely. I mean, this is well understood, right? In the field of
    1:35:01 psychology and physiology that, yeah, you, you, we all have potential motivation in the,
    1:35:04 the two things that move around is how we appraise the situation and how we perceive it.
    1:35:09 So in my discipline equation, this is the equation. Discipline equals the strength
    1:35:14 of one’s Y plus the reward of the pursuit minus the cost of the pursuit.
    1:35:19 Perfect. I love that. Yeah. That’s beautiful. And I think that would hold, that holds up
    1:35:30 clearly. Yeah. For sure. But I think, and I, I would, I said, you know,
    1:35:35 one of the reasons why I think my teams were always so successful is I just deployed that
    1:35:40 principle over and over again in my environment. I help my, my athletes understand the why,
    1:35:47 their personal why, like why were they showing up every single day to the field? How was that
    1:35:53 attached to their individual values, not my team values, to their personal values, right?
    1:35:59 And then I made the environment challenging, right? So they could get excited about the
    1:36:03 work that they’re doing every day, right? And I tried to do that on an individual level.
    1:36:08 And that’s why a lot of teams underperform, frankly, is that they don’t, leaders don’t
    1:36:13 understand the relationship between appraisal and perception. Like I literally think if
    1:36:16 you can understand that, and you’ve written a book about it, right? So people can read
    1:36:23 this book. And if leaders can adopt the, understand the importance of setting, of creating infrastructure
    1:36:30 where you tap into the person’s individual values and how that relates to the task,
    1:36:37 you have motivation. Like you will, you will increase the ceiling for potential motivation.
    1:36:41 It makes me think in some ways that people listening to this right now are without knowing
    1:36:49 it in a upward reinforcing spiral towards the person they want to be, or in a downward
    1:36:54 reinforcing spiral away from the person they want to be. Because if you’re showing up and
    1:36:58 acting in the right way, then you’re going to release energy, you’re going to feel good,
    1:37:02 which means you have a better chance of showing up and acting in the right way. And that spiral
    1:37:05 goes upwards. But if you’re showing up in the wrong way, it means you’re probably going
    1:37:09 to be a little bit depressed. You’re going to be, have a lot of circadian disruption,
    1:37:12 you’re not going to feel great, which means you have less chance of showing up in the
    1:37:17 right way, the energy, low energy, all of those things are downward spiral. So if you’re
    1:37:22 in that downward spiral, I would, I would guess the way, the only way to break out of
    1:37:25 it, I mean, is you listen to a podcast, but that’s not going to help you break out of
    1:37:32 it alone. It’s going to start with you making one different decision at one point, and that
    1:37:37 can be a tiny, tiny, tiny decision. Yeah. And I think that’s a lot of the work I’m doing
    1:37:40 right now is trying to figure out what is that actual taxonomy though. If someone really
    1:37:45 wants to make change, where do they start? Where do they start? You know, I’m going to
    1:37:51 say it, sleep, wake time, like wake up at the same time every day and get as much as light
    1:37:58 as humanly possible within that will set the tone for the rest of the day and put you in
    1:38:03 a position where you can fall asleep at a regular time night after night. Like you have
    1:38:09 to address that. The second thing is I would consolidate your eating window, you know, keep
    1:38:13 it within a 10 hour timeframe, eat all of your calories within a 10 hour timeframe and
    1:38:17 try to leave a couple hour buffer between when you tend to sleep in your last calorie.
    1:38:23 Like just those two things are pretty low barrier to entry, right? And that will increase
    1:38:29 mood. You’ll improve your body composition, right? Just by narrowing that window, you
    1:38:34 will, you know, all the effects that we talked about in terms of the cardio and metabolic
    1:38:38 effects from just stabilizing sleep, wake time, the mood effects from stabilizing sleep,
    1:38:43 wake time, that will back you into having a better relationship with light, right? Which
    1:38:49 we know light is at the core of human health and functioning. So those two things I would
    1:38:54 say is the place to start. And I think the downstream effect of just those two things
    1:39:02 is pretty profound. And then I think in parallel, just figuring out who do you actually want
    1:39:08 to be in the world? Like, what is your, what do you want your identity to be? You know,
    1:39:14 and I don’t know that people actually think enough about that. And there’s so many distractions
    1:39:21 in this world. I mean, we can just drown ourselves with just stuff that’s, it’s just coming at
    1:39:26 us content all the time. And we, we can’t discern, we haven’t done the work to be able
    1:39:32 to discern what, what is, what is actually important to us. Like we don’t have the capacity
    1:39:36 to direct our thoughts and our attention in a way that’s rewarding, right? Because we,
    1:39:42 we haven’t built that skill or that muscle. So I think like getting that under control
    1:39:47 is another way is, is like really figuring out what is my relationship with technology?
    1:39:53 Like, what do I want that to be? You know, how do I actually want to spend my, my, my
    1:40:00 time? Have you written that down? For sure. Absolutely. And what format does that take
    1:40:05 or what medium did you use? Oh, vision board or something? Oh, just like pen and paper.
    1:40:11 I mean, I have, yeah, I mean, I ever know, you know, I, I, I revisit this quarterly. Um,
    1:40:15 you know, what do I value? What do I care about? How do I want to spend my time? And
    1:40:20 that has been the basis for which I make all my decisions. What does your ever note say?
    1:40:26 Oh, I mean, in terms of like my, how I think about why I have my list of, of values, right?
    1:40:31 That it always starts there, right? What are your values? So growth, impact, tolerance,
    1:40:38 compassion and presence. Those are my top five values. And I, and I, I meditate on those.
    1:40:43 I, whenever I, you know, I’ll look for, I have some of my favorite authors that have
    1:40:48 written extensively about all those different things, like, you know, James Baldwin on compassion
    1:40:55 and tolerance and, um, um, I ran on, on impact and growth. I love her work. But yeah, I mean,
    1:41:03 I think really connecting to what do those beliefs and values actually look like in action?
    1:41:09 Right? If I don’t know what, what, what growth looks like, if I don’t know what tolerance
    1:41:14 looks like in action, how do I actually play that out in my, in my, in my day to day? Right?
    1:41:18 So you have to, you have to write about it. You have to internalize it. And then you have
    1:41:24 to practice that behavior. Right? So in, in, I ever noticed it’s, I have a kind of like,
    1:41:28 what does this look like in action? Like, what are the things that I can do that I can practice
    1:41:33 to live these values? And then it’s having an outlet for those things. What, what kind
    1:41:38 of things do I need to do? You know, like my PhD, that’s not a goal. I don’t have any
    1:41:44 goals. Like goals are total BS in my view. It’s, it’s like living your values. Like the
    1:41:50 my PhD allows me to live my values of a growth and impact. Right? If I want to be, if I want
    1:41:55 to impact health at scale, I need to have the credibility. I need to know how to run experiments.
    1:42:03 I need to be a scientist. Right? And, and so it’s not, yeah, the, I’m reaching this goal
    1:42:09 of getting a PhD, but it’s allowing me to live my values of growth and impact. And, and I
    1:42:14 think that’s where folks kind of get it wrong. Is they’re like, I want to run a 10 K. And
    1:42:18 then what’s happens after you run the 10 K? And I use that principle in, in my life, like
    1:42:25 I’m not, it’s, it’s like, I’m always just trying to live my values. And I, and I don’t evaluate
    1:42:33 success on like achieving something. It’s all about my scorecard is am I living my values
    1:42:40 to my fullest? Like that to me is a win. And that’s how I evaluated my environment when
    1:42:47 I was coaching collegiate. It was like, are we living our values? And when you do that,
    1:42:54 you kind of always, you always win, you know? And I has a, you know, kind of second order
    1:42:59 effect in terms of how you think about competition, right? Like that’s another area where like,
    1:43:06 I don’t compete. I stopped competing a decade and a half ago. Like we wouldn’t even like
    1:43:10 our when, you know, my team at Princeton, like these are just little things, but when
    1:43:15 we talk about going back to like an infrastructure to support your values, like we didn’t even
    1:43:21 list our opponents. Like I didn’t want them thinking about how I didn’t want them like
    1:43:27 changing how they acted throughout the week, how they trained the quality, what they did
    1:43:34 behaviorally based on our opponent. That didn’t matter. Right? If you want to perform consistently,
    1:43:40 you need to, you know, show up every single day with quality, right? And being willing
    1:43:51 to apply yourself in a way that is going to, you know, create the output that leads to
    1:43:57 the kind of quality that allows you to replicate, you know, performance levels. And it’s about
    1:44:01 learning and development. And it wasn’t about an opponent, right? And that’s why that’s
    1:44:06 why teams underperform, right? That’s why individuals underperform is they’ve got this
    1:44:11 arbitrary kind of metric that they’re, or like team that they want to beat that they’re
    1:44:14 focused on, right? Or person that they want to beat that they’re focused on. Instead of
    1:44:19 looking, okay, what is my bar? Like, and, and going back to that question, am I actually
    1:44:25 living my values? I think everything kind of works itself out. If you can just do that.
    1:44:30 Kristen, we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question
    1:44:34 for the next guest, not knowing who they’re going to be leaving it for. The question that
    1:44:43 has been left for you. What is the last thing that you would say? And I imagine the context
    1:44:47 though, and this is just me taking a guess is that if there was a last thing that you
    1:44:50 had to say, what is the last thing that you would say?
    1:44:57 I think figure out who you want to be in the world. And then set up your life so you can
    1:44:59 be that person.
    1:45:05 Kristen, thank you. So incredibly inspiring in so many ways. I, you know, I would, I would
    1:45:12 promote woop, but I feel like you already have just by being so inspiring, so smart, so wise.
    1:45:19 And that’s, I mean, everything that whoop is in a nutshell. There’s so many thank yous
    1:45:23 that I want to give you for so many different reasons. But I think the most important thank
    1:45:30 you that I’ll give you is for both the hundreds and thousands of lives that your work has
    1:45:36 nudged in a better direction and transformed in many cases, but also for the millions and
    1:45:41 millions and hundreds of millions of lives that you’re going to nudge in a much better
    1:45:48 direction over the course of the next decade and decade and decade and decade. It’s a tremendous
    1:45:55 service to humanity having the potential service to humanity, having the skills, the storytelling
    1:46:00 abilities, the wisdom and that deep innate sense of drive that you have. And it is a
    1:46:07 service to humanity that humanity increasingly, unfortunately needs. And I’m so excited to
    1:46:10 watch that play out for you. I deeply believe this is the very start of your journey in
    1:46:15 many respects, even though you’re several decades into the work that you do. But there’s
    1:46:18 something tells me that this is just the beginning. So Kristen, thank you for your generosity.
    1:46:20 Thank you for your wisdom and thank you for your time. Appreciate you.
    1:46:23 I appreciate you so much, Steven. Thank you for all your good work.
    1:46:33 [MUSIC]
    [MUSIC PLAYING]
    Chào, bạn đang làm gì đó?
    Lập trình cho bộ điều chỉnh nhiệt độ của chúng ta xuống 17 độ khi chúng ta đi làm hoặc ngủ.
    Chúng tôi đang kiểm soát việc sử dụng năng lượng của mình mùa đông này với một số mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi nhận được từ FortisBC.
    Ôi, tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền?
    Có thể để mua những chiếc áo khoác mùa đông đồng bộ phải không?
    À, không phải vậy.
    Chúng tôi cũng đang kiểm soát việc đồng bộ hóa trang phục.
    Khám phá các mẹo tiết kiệm năng lượng có chi phí thấp hoặc miễn phí tại fortisbc.com/energysavingtips.
    Đồ thể thao đồng bộ?
    Xin đừng.
    Nghiên cứu cho thấy rằng những người quan hệ tình dục trong vài giờ trước khi ngủ có các chỉ số phục hồi và giấc ngủ tốt hơn.
    Vậy thì thủ dâm có không có những tác động tương tự?
    Thú vị ở điểm mà nghiên cứu này là Kristen Holmes là phó chủ tịch khoa học hiệu suất tại WU.
    Cô ấy có quyền truy cập vào dữ liệu sức khỏe của hàng trăm ngàn người và nghiên cứu đột phá của cô sẽ tiết lộ cho bạn những bí mật để đạt được sức khỏe và hiệu suất hoàn hảo.
    Chìa khóa cho sức khỏe của bạn là nhịp sinh học, là những thay đổi về thể chất, tinh thần và hành vi diễn ra trong vòng 24 giờ.
    Một trong những nhịp sinh học nổi tiếng nhất là ngủ vào ban đêm, và điều này có những hệ quả lớn về sức khỏe.
    Chẳng hạn, chúng ta biết rằng những người làm ca, trung bình, sẽ chết sớm hơn 15 năm.
    Nhưng nếu bạn thức dậy trong 2 giờ từ 10 PM đến 4 AM, hai ngày mỗi tuần trong 25 ngày của năm, bạn sẽ đủ tiêu chuẩn là một người làm ca.
    Bạn đang đặt mình vào tình trạng bị tăng nguy cơ ung thư, bệnh tim mạch, vấn đề sức khỏe tâm thần, bạn có thể gặp khó khăn trong việc có con.
    Ý tôi là, điều đó thật đáng sợ.
    Chúng ta biết điều đó. Chúng ta chưa thích nghi với ánh sáng xanh.
    Ánh sáng mà chúng ta nhận được từ màn hình.
    Vâng, nếu bạn nhìn vào ánh sáng trong khoảng thời gian từ 10 PM đến 4 AM, nó thực sự có tác dụng tiêu cực đối với tinh thần.
    Điều này sẽ tiếp diễn mãi.
    Và nhiều người nói rằng, tôi phải đi ngủ lúc 1 AM vì tôi là cú đêm.
    Hoàn toàn không đúng.
    Bạn đang tạo ra một sự lựa chọn.
    Và nếu bạn muốn có hiệu suất ổn định, thì hãy gia tăng khả năng chịu đựng với căng thẳng và kiểm soát cuộc sống của bạn.
    Bạn cần phải – chúng ta muốn ăn điều quan trọng nhất.
    Chúng ta cần phải –
    [MUSIC PLAYING]
    Kristen, tại sao bạn lại làm công việc mà bạn đang làm?
    Tôi rất đam mê một cách vô lý về việc con người phát triển và các chính sách khung, về cơ bản là những yếu tố quyết định sự phát triển của con người.
    Và tôi đã dành cả cuộc đời mình để hiểu cách mà sinh lý học và tâm lý học hoạt động cùng nhau để giúp mọi người kiểm soát sức khỏe của họ, để họ có thể hiểu cách áp dụng năng lượng và sự chú ý của mình theo cách thực sự bổ ích.
    Chức danh công việc của bạn là gì?
    Tôi là phó chủ tịch khoa học hiệu suất, nhà khoa học chính tại Woop, một công ty công nghệ giám sát thể chất.
    Điều đó có nghĩa là gì?
    Vì vậy tôi đang cố gắng đảm bảo rằng Woop là một nhà lãnh đạo tư tưởng trong hiệu suất con người, vì vậy tôi đang cố gắng nhìn xa để hiểu những gì sẽ quan trọng cho ngày mai trong việc hiểu cách chúng ta có thể kiểm soát quỹ đạo sức khỏe của mình.
    Những chỉ số nào là quan trọng mà chúng ta cần theo dõi?
    Những hành vi nào mà chúng ta cần tham gia để di chuyển các chỉ số đó theo cách có lợi cho sức khỏe?
    Tôi nhìn vào nhiều môi trường áp lực cao và căng thẳng cao.
    Vì vậy các vận động viên chuyên nghiệp, các bác sĩ chăm sóc sức khỏe tuyến đầu và các nhà điều hành quân sự.
    Do đó, việc hiểu một số nghề và ngành cực đoan này và sinh lý học cũng như tâm lý học sẽ ra sao, chúng ta có thể trừu tượng hóa và theo tôi, ở một số khía cạnh, tổng quát hóa điều đó có ý nghĩa gì cho dân số thông thường, những người đang trải qua ít áp lực hơn về thời gian, năng lượng và băng thông nhận thức.
    Và bạn có tiến hành nghiên cứu của riêng mình không?
    Có.
    Vâng, tôi là nhà nghiên cứu chính trong nhiều nghiên cứu, có nghĩa là tôi dẫn dắt những thí nghiệm đó từ A đến Z. Và tôi có một đội ngũ hỗ trợ cho nghiên cứu đó ở các lĩnh vực chuyên môn khác nhau.
    Nhưng vâng, một trong những nghiên cứu mà chúng tôi công bố vào tháng 5 là nghiên cứu về 1.000 lính nhảy dù ở Quân đội Alaska.
    Vì vậy, môi trường cực kỳ khắc nghiệt.
    Nhưng Quân đội đã đến với chúng tôi.
    Alaska, nhìn chung, có tỷ lệ tự tử rất cao.
    Căn cứ này ở Elmdorf, Alaska, có rất nhiều vấn đề về sức khỏe tâm thần, rất nhiều vụ tự tử, và họ đang cố gắng hiểu điều gì thực sự đang xảy ra ở đây.
    Và chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu mà chúng tôi cho thấy rằng thực sự có một hành vi, một hành vi đã được lộ ra là dự đoán tích cực nhất về chức năng tâm lý tích cực ở những người lính này.
    Và hành vi đó là thời gian ngủ/thức.
    Vì vậy, thời gian ngủ/thức càng nhất quán và ổn định, thời gian bắt đầu và kết thúc giấc ngủ của những người lính này càng cao, thì chức năng tâm lý tích cực càng cao.
    Vì vậy, khả năng phục hồi tại nơi làm việc, ít nhớ nhà hơn, nhiều cảm giác kiểm soát hơn, nhiều mạng xã hội tích cực hơn.
    Điều này hiện ra trong mọi nghiên cứu mà chúng tôi thực hiện tại WOOP.
    Thời gian ngủ/thức, tôi nghĩ là mẹ của tất cả các hành vi tối ưu hóa hiệu suất.
    Thời gian ngủ/thức.
    Vậy đây có phải là điều tương tự như nhịp sinh học của bạn không?
    Vâng, đây là một trong những điều – tôi nghĩ khi chúng ta nghĩ về nhịp sinh học, đó là những thay đổi thể chất, tinh thần và hành vi xảy ra trong một chu kỳ 24 giờ, và đồng hồ sinh học của bạn điều phối những nhịp này.
    Được rồi, vì vậy tôi sẽ phải dừng lại và giải thích điều này ở mức độ đơn giản hơn.
    Nhịp sinh học là gì, như thể bạn đang giải thích cho một đứa trẻ 10 tuổi?
    Vâng, vì vậy đó thực chất là những thay đổi thể chất, tinh thần và hành vi diễn ra trong vòng 24 giờ.
    Được rồi, vậy đây là cách tôi hiểu.
    Nếu tôi sai hãy sửa cho tôi.
    Có một chiếc đồng hồ trong đầu tôi.
    Vâng, hạch trên não suprachiasmatic là chiếc đồng hồ chính.
    Được rồi, nó ở đâu đó trong cơ thể tôi.
    Nó nằm trong vùng dưới đồi.
    Vậy nó ở trong não tôi.
    Và chiếc đồng hồ này điều chỉnh mọi tế bào trong cơ thể tôi.
    Tế bào, mô, cơ quan.
    Xin chào, và nó điều khiển sự giải phóng một loại hóa chất, khiến các tế bào, cơ quan, mọi phần của cơ thể tôi hoạt động. Vâng, đó là vùng dưới đồi của bạn. Nhân siêu chéo đáp ứng với ánh sáng, và nó cũng đáp ứng với bóng tối. Được rồi. Vậy, đó là dấu hiệu đồng bộ hóa rõ ràng nhất cho chiếc đồng hồ chính này. Và nó gửi tín hiệu đến mọi tế bào, mô trong cơ thể bạn về việc cần làm gì trong sự hiện diện của ánh sáng hoặc bóng tối. Và khi chúng ta nhìn thấy ánh sáng ở một giai đoạn của chu kỳ ánh sáng – bóng tối tự nhiên, tức là, nếu tôi tỉnh táo khi tôi nên ngủ, hoặc tôi đang ngủ khi tôi nên tỉnh táo khi cơ thể tôi dự đoán như vậy, điều đó gây ra một lượng căng thẳng khổng lồ trong hệ thống. Nếu chúng ta làm điều này một hoặc hai lần, thì không có vấn đề gì lớn. Nhưng nếu chúng ta làm điều này một cách mãn tính, nó sẽ có những hệ quả sức khỏe lớn – ung thư, bệnh chuyển hóa, bệnh tim mạch – 100% các vấn đề sức khỏe tâm thần sẽ có một mức độ rối loạn nhịp sinh học. Được rồi, vì vậy khi thông tin ánh sáng này đến và nói cho những chiếc đồng hồ này biết phải làm gì, nếu tôi ra ngoài khỏi những sở thích sinh học tự nhiên của mình, đó là sự rối loạn nhịp sinh học. Và nếu bạn nghĩ về số lượng người đang đi xung quanh với sự rối loạn nhịp sinh học, thì thật đáng kinh ngạc. Ý tôi là, về cơ bản, định nghĩa mà người ta đã đưa ra là, nếu bạn tỉnh táo từ 10 giờ tối đến 4 giờ sáng, nếu bạn tỉnh táo trong hai giờ giữa 10 giờ tối và 4 giờ sáng, cho hai ngày mỗi tuần, và trong 25 ngày của năm, bạn đủ điều kiện là một dạng công nhân ca. Và bạn có thể có sự rối loạn nhịp sinh học đáng kể. Điều này có nghĩa là tôi có – Bạn đang gặp rủi ro cho một số điều – và nó sẽ không xảy ra vào ngày mai. Nhưng nếu bạn tiếp tục theo cách mà tôi vừa mô tả, bạn đang đặt mình vào nguy cơ tăng cao cho ung thư và bệnh tim mạch, rối loạn chuyển hóa. Bạn có thể gặp vấn đề về việc có con. Nó ảnh hưởng đến khả năng sinh sản, sức khỏe tâm thần, rối loạn tâm thần. Không có một căn bệnh hoặc rối loạn nào mà sự rối loạn nhịp sinh học không ảnh hưởng đến. Vậy một cách để suy nghĩ về điều này để tôi và mọi người khác có thể hiểu là có một chiếc đồng hồ chính trong vùng dưới đồi của chúng ta. Nhìn tôi này. Chiếc đồng hồ chính này điều chỉnh tất cả các chiếc đồng hồ khác trong toàn bộ cơ thể của chúng ta. Và về cơ bản có hàng triệu chiếc đồng hồ như vậy. Và điều mà chiếc đồng hồ chính đang sử dụng như một tín hiệu, chiếc đồng hồ trong não của chúng ta, là ánh sáng và bóng tối. Đó là tín hiệu đáng tin cậy nhất. Đó là tín hiệu mà nó quan tâm và lắng nghe nhất. Nhưng cũng có những tín hiệu khác. Và nếu chiếc đồng hồ chính, nếu tôi dậy lúc 4 giờ sáng và tôi nhìn vào ánh sáng lúc 4 giờ sáng, thì chiếc đồng hồ chính đó sẽ bắt đầu bắn hóa chất đến tất cả các chiếc đồng hồ khác. Và sau đó tất cả các chiếc đồng hồ sẽ không còn đồng bộ. Bởi vì khi tôi tỉnh dậy, trời sáng và sau đó – Bạn đang gây nhầm lẫn. Tôi đang gây nhầm lẫn cho cơ thể của mình. Và nó sẽ bắn ra theo nhiều cách khác nhau. Vì vậy, tôi cần tạo sự đồng bộ, nghĩa là cơ bản là ngủ đúng giờ, tiếp xúc với bóng tối đúng giờ, v.v… Cơ thể bạn thích sự đều đặn. Và vấn đề là hiện đại không được thiết lập cho điều đó. Chúng ta có khả năng truy cập. Tôi nghĩ tất cả các nghiên cứu về nhịp sinh học, thật không may, được thực hiện sau khi điện được phát minh. Vì vậy, chúng ta đang đấu tranh với việc tiếp cận với ánh sáng liên tục. Và chúng ta đang bắt đầu thấy, tôi nghĩ, tác động tiêu cực hoặc hậu quả tiêu cực của việc tiếp xúc với ánh sáng thực sự sau khi mặt trời lặn. Chúng ta chưa thích nghi với ánh sáng xanh sau bóng tối, sau khi mặt trời lặn. Chúng ta chưa thích nghi với ánh sáng xanh. Ánh sáng xanh là ánh sáng mà chúng ta nhận được từ các màn hình. Vâng. Có một nghiên cứu đã xem xét thời gian ánh sáng và ảnh hưởng của nó đến tâm trạng và các mạch não. Và họ thấy rằng nếu bạn nhìn thấy ánh sáng trong khoảng thời gian, một lần nữa, đây là khoảng thời gian kỳ diệu này, từ 10 giờ tối đến 4 giờ sáng, nó thực sự có tác động làm trầm cảm. Vì vậy nó ảnh hưởng đến hệ thống dopamine của bạn, phần thưởng, động lực. Vì vậy, khi chúng ta tự hỏi, ôi, tại sao lại có khủng hoảng sức khỏe tâm thần này? Ý tôi là, chúng ta phải nhìn vào ánh sáng trước. Và tôi không biết. Và tôi nghĩ điều khó khăn về cuộc thảo luận này và khó khăn về hành vi này là rất khó để mọi người không tương tác với điện thoại của họ trước khi đi ngủ. Nó có những tính chất gây nghiện riêng. Nhưng chúng ta chỉ cần hiểu rằng mối quan hệ của chúng ta với ánh sáng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến quỹ đạo sức khỏe của chúng ta. Không có câu hỏi nào về điều đó. Để hiểu điều này từ góc nhìn tổ tiên, nếu chúng ta quay ngược lại hàng chục nghìn năm để xem tổ tiên của chúng ta đã sống như thế nào, họ sẽ có thức ăn vào những thời điểm nhất định và họ sẽ tiếp xúc với ánh sáng vào những thời điểm nhất định. Họ không có ánh sáng nhân tạo và chưa phát minh ra điều đó. Thế giới hiện đại hoàn toàn trái ngược với điều đó. Chúng ta có thực phẩm bất cứ khi nào chúng ta muốn. Tôi có thể đặt một cái bánh quy vào lúc 3 giờ sáng nếu tôi muốn ăn một cái bánh quy vào lúc 3 giờ sáng. Và tôi có thể xem một video YouTube mà tôi thích và đăng ký vào bất kỳ giờ nào trong ngày. Vậy liệu đây có phải là một vấn đề khớp ứng lại với cách mà cơ thể chúng ta được thiên nhiên thiết kế và thế giới mà chúng ta đang sống không? Vâng, chúng ta chưa tiến hóa để tiêu hóa thức ăn vào giữa đêm hoặc để nhìn thấy ánh sáng vào giữa đêm hoặc để hoạt động rất tích cực vào giữa đêm, điều này đã xảy ra. Và điều đó tạo ra sự không khớp ứng. Và tôi nghĩ điều thú vị nếu chúng ta nhìn vào những cá nhân hoặc xã hội hiện tại không có điện, thật thú vị nếu tôi nghĩ thấy một số hành vi của họ, một số hành vi về giấc ngủ/thức. Và đây thật sự hấp dẫn. Có một nghiên cứu được thực hiện xem xét một dạng xã hội săn bắn/hái lượm không có điện. Và khi bạn quan sát thời gian ngủ/thức của họ, họ đều sẽ ngủ trong khoảng 15 đến 30 phút với nhau. Và họ đều tỉnh dậy trong khoảng 15 đến 30 phút với nhau. Vậy nên khái niệm về loại đồng hồ sinh học là hoàn toàn sai lầm.
    Nó giống như là, vì tôi nghĩ đó, bạn biết không, tôi nghĩ đó là lý do mà nhiều người nói rằng, “Ôi, tôi phải đi ngủ lúc 1 giờ sáng vì tôi là người thức khuya.” Không, bạn đang đưa ra một sự lựa chọn, nói chung mà thôi. Bây giờ, điều này không áp dụng cho những người có tình trạng sức khỏe tốt, không phải những người có rối loạn nhịp sinh học và những thứ như vậy. Nói chung, nếu bạn đưa tất cả mọi người trong tòa nhà này lên một ngọn núi ở Colorado, và thực tế thì thí nghiệm này đã được thực hiện, không có điện, chúng ta sẽ thực sự đều ngủ gật trong vòng 30 phút sau 48 giờ. Đó chính là sức mạnh của các tín hiệu sáng/tối đối với cơ thể chúng ta. Và tôi nghĩ rằng chỉ cần hai ví dụ đó cũng đã rất thuyết phục, bạn biết không, chúng ta đã tiến hóa để thức dậy và đi ngủ theo chu kỳ sáng/tối này.
    Vì vậy, tất cả những điều này mà chúng ta tự nói với bản thân, vì tôi cũng nói với bản thân mình mỗi ngày, tôi đã bảo mình rằng tôi là người thức khuya. Đúng. Và tôi đã tự tạo cho mình cảm giác như một người cao quý. Đúng. Đó là điều vô lý. Đúng, theo quan điểm của tôi, cách mà tôi diễn giải tài liệu, có vẻ như, bạn biết không, sự biến đổi mà tôi nghĩ đang được nói đến, hoặc cách mà chúng ta nghĩ về nó như một xã hội khi nói đến các loại đồng hồ sinh học, thì bạn biết đấy, rất… bạn biết đấy, bạn đi ngủ. Bạn muốn, bạn có khuynh hướng di truyền để đi ngủ lúc 1 giờ sáng, và tôi có khuynh hướng di truyền để đi ngủ lúc 9 giờ tối. Đúng, tôi không nghĩ rằng đó là loại sự biến đổi đó. Tôi nghĩ rằng sự biến đổi có thể chỉ là một giờ, có thể là một giờ rưỡi. Rõ ràng, nó cũng liên quan đến tuổi tác. Nhưng phần lớn, tôi không nghĩ rằng sự biến đổi này rõ ràng như điều mà chúng ta nói.
    Ngủ. Đúng. Vì vậy, trí tuệ thông thường nói rằng mọi thứ đều liên quan đến số giờ bạn dành để ngủ. Điều này đã được chứng minh là không đúng rồi. Thời gian ngủ là quan trọng, đúng không? Và chúng ta có thể lưu ý điều đó. Nhưng sự đều đặn trong giấc ngủ dự đoán tỷ lệ tử vong do mọi nguyên nhân. Và điều này vừa được công bố gần đây, thực tế không phải từ đội của tôi. Nhưng nhìn vào, thực tế là UK Biobank, 60.000 người, 10 triệu giấc ngủ, đo lường khách quan về giấc ngủ. Và họ nhận thấy rằng sự đều đặn trong giấc ngủ dự đoán tỷ lệ tử vong, và độc lập với thời gian ngủ. Vì vậy, không có nghĩa là thời gian ngủ không quan trọng, nhưng đó thực sự là một lời khuyên không hoàn chỉnh. Thời gian bạn dành trên giường không nhất thiết dự đoán thời gian bạn sống. Đó là mức độ ổn định của bạn khi bạn đi ngủ và khi bạn tỉnh dậy, điều đó dự đoán tỷ lệ tử vong.
    Họ đã tìm ra gì? Kết luận của điều đó là gì? Có sự biến thiên phần trăm nào giữa những người có giấc ngủ không đều và giấc ngủ đều không? Đúng. Vì vậy, thời gian bắt đầu và kết thúc giấc ngủ, tôi không chắc. Nhưng thực tế, đây là một nghiên cứu mà đội của tôi đang thực hiện và chúng tôi chưa công bố. Vì vậy, đây là dữ liệu sơ bộ, nhưng chúng tôi thực sự có thể xác định đến từng phút mức độ biến đổi có thể chấp nhận được. Vì vậy, đối với những vận động viên ưu tú nhất trên hành tinh, nhóm 0,001%, độ tuổi 18 đến 23, chúng tôi biết rằng 70 phút biến đổi bắt đầu và kết thúc, ở mức 70 phút, chúng tôi sẽ thấy sự suy giảm mạnh trong các chỉ số phục hồi. Biến thiên nhịp tim, nhịp tim nghỉ, mà là một chỉ số cho cách bạn sẽ thích nghi với gánh nặng ngày hôm sau. Đối với căng thẳng ngày hôm sau. Đối với căng thẳng ngày hôm sau. Vì vậy, “dòng chảy cuộc sống”. Vì vậy, thời gian ngủ và thức dậy thực sự rất quan trọng. Và chúng tôi đang thực hiện nghiên cứu trên mọi nhóm tuổi. Và nhưng bạn có thể tưởng tượng rằng nếu đây là những con người khỏe mạnh nhất trên hành tinh và họ có 70 phút biến đổi, thì đó là mức độ có thể chấp nhận trong dân số đó. Một số trong số họ có thể thích ứng sớm hơn về mặt thời gian, hoặc có thể xử lý ít sự biến đổi hơn. Và những người khác có thể xử lý nhiều sự biến đổi hơn một chút, nhưng trung bình là 70 phút. Vì vậy, bạn có thể tưởng tượng rằng đối với những cá nhân dễ bị tổn thương hơn, những người có sức khỏe thể chất, tâm lý và cảm xúc kém hơn, mức độ có thể chấp nhận của họ sẽ hẹp hơn nhiều.
    Có gì đang xảy ra bên trong cơ thể khi chúng ta tăng sự biến đổi hoặc khi chúng ta không có một giấc ngủ đều và thời gian thức dậy đều? Thực sự có gì đang diễn ra từ góc độ hóa học và sinh lý? Đúng, vì vậy một trong những điều bị подавлен là melatonin. Và sự giảm nồng độ melatonin trong máu đã được chứng minh là liên kết với mọi rối loạn và bệnh tật trong cơ thể, mọi rối loạn và bệnh tật trong cơ thể. Khi chúng ta có sự giảm hoặc mức giảm nồng độ melatonin trong máu, điều đó sẽ ảnh hưởng đến chúng ta ở mọi cấp độ và làm cho chúng ta dễ bị tổn thương hơn đối với bệnh tật và rối loạn. Vì vậy, đó có lẽ là một trong những điều quan trọng nhất khi chúng ta có giấc ngủ và thời gian thức dậy cực kỳ không ổn định. Chúng ta sẽ có sự giảm sản xuất melatonin, điều này dẫn đến viêm trong cơ thể. Tôi nghĩ melatonin là một trong những yếu tố lớn trong câu chuyện này.
    Hormone tăng trưởng? Vâng, đúng vậy. Và thông thường, nếu bạn không đi ngủ muộn, bạn sẽ không tiết hormone tăng trưởng vì bạn sẽ nhận được ít sự phát hành hơn. Và tại sao điều đó lại quan trọng? Đó là khi tất cả quá trình phục hồi thể chất diễn ra. Vì vậy, tất cả sự tái tạo về mặt thể chất. Nếu chúng ta bỏ qua điều đó, tất cả công việc mà chúng ta đã làm trong phòng tập gym hoặc mọi thứ mà chúng ta đã làm trong suốt cả ngày, chúng ta sẽ không thể phục hồi được như cách mà chúng ta sẽ làm nếu chúng ta có giấc ngủ đó.
    Hormone tăng trưởng có phải là thứ khiến cơ bắp của chúng ta phát triển và phục hồi không? Vâng. Thỉnh thoảng tôi nghĩ về điều này vì tôi nghĩ rằng khi đôi khi trong cuộc sống mình vì tôi khá bận rộn, tôi phải đưa ra quyết định liệu có nên đi tập gym hay có được một giấc ngủ ngon. Và càng tìm hiểu về hormone tăng trưởng trong cơ thể và những điều khác, tôi đã bắt đầu đưa ra quyết định ưu tiên giấc ngủ hơn việc đi tập gym. Bởi vì giờ não tôi nghĩ, bạn không thể phục hồi và có sự phục hồi nào cả. Những lợi ích. Vâng, những lợi ích của việc đi tập gym nếu bạn đã ngủ kém vào đêm đó.
    Đúng vậy, tôi nghĩ nếu bạn thường xuyên có giấc ngủ tốt và chỉ cần đi ngủ và thức dậy thêm một vài lần, bạn biết đấy, tôi sẽ nói rằng đôi khi nên ưu tiên tập thể dục. Nhưng giấc ngủ thì rất quan trọng và có lẽ là điều cần được ưu tiên trước tiên. Bạn có duy trì thói quen ngủ một cách nhất quán không? Rất nhất quán. Tôi đã bắt đầu từ năm 2017. Bạn bắt đầu cố gắng ngủ trong khoảng từ 25 đến 30 phút mỗi ngày. Đúng, cùng một khoảng thời gian ngủ. Đúng vậy. Vâng, và đúng là có một bài báo được Andrew Phillips công bố vào mùa hè năm 2017. Bài nghiên cứu cơ bản là một nghiên cứu kéo dài bốn năm được thực hiện tại Đại học Harvard, xem xét giấc ngủ của sinh viên. Họ đang cố gắng tìm hiểu về khía cạnh nào của giấc ngủ dự đoán được những điều như GPA và các chỉ số khác về sự phát triển. Và điều họ tìm thấy là thời gian ngủ-thức dự đoán GPA. GPA là gì cho mọi người? Ồ, xin lỗi, điểm trung bình học tập. Vâng, vì vậy đó là sự khác biệt, bạn biết đấy, giữa việc nhận được một điểm A và điểm B chỉ bằng cách ổn định thời gian ngủ-thức. Và vào thời điểm đó, tôi đã làm việc với rất nhiều vận động viên đại học. Vậy thì các vận động viên NCAA, vận động viên chuyên nghiệp như EPL, NBA, NFL, MLB, bạn cứ gọi tên đi, như những người biểu diễn hàng đầu nhất trên thế giới. Và tôi bắt đầu theo dõi điều này, bạn biết đấy, chỉ bằng tay. Vào thời điểm đó ở WOOP, chúng tôi không thực sự theo dõi điều này, điều này không được tự động hóa. Tôi đã phải, bạn biết đấy, làm việc này trong Excel. Và rồi chắc chắn, bạn biết đấy, thời gian ngủ-thức bắt đầu dự đoán tất cả các số liệu hiệu suất mà mọi người quan tâm. Và chúng tôi bắt đầu đưa vào một số chỉ số chủ quan. Chúng tôi có tải trọng nội bộ, chúng tôi có tải trọng bên ngoài, tất nhiên rồi. Vì vậy, tất cả những chỉ số khách quan đó, nhưng tôi đã bắt đầu đưa vào một số chỉ số chủ quan. Và chắc chắn rằng, thời gian ngủ-thức cứ tiếp tục liên kết với tất cả những biến số hiệu suất mà mọi người quan tâm. Vì vậy, tôi đã bắt đầu, tất nhiên, bạn biết đấy, vì tôi có quyền truy cập vào tất cả những dữ liệu này. Tôi đã bắt đầu, “Chết tiệt, tôi cần phải bắt đầu ổn định thời gian ngủ-thức của mình.” Và chắc chắn rằng, vào mùa hè 2017, đó gần như là điều không thể thương lượng của tôi. Và vâng, tôi có nghĩa là, tôi chưa bao giờ bị ốm kể từ năm 2017. Tôi chỉ có một cơn cảm lạnh nhẹ kéo dài 48 giờ. Nhưng kể từ đó, tôi thực sự chưa bao giờ bị hắt hơi, đau bụng. Tôi không bị COVID, như, tôi thực sự chưa bao giờ bị ốm. Và bạn biết đấy, tôi làm rất nhiều điều khác tốt, nhưng đó là sự thay đổi lớn nhất. Chỉ cần ngủ và thức dậy cùng một lúc. Chỉ vậy thôi. Thói quen của bạn như thế nào ở đó? Bạn làm thế nào để bảo đảm điều đó xảy ra? Vâng, vì vậy chìa khóa của điều đó là ổn định thời gian thức dậy của tôi. Vì vậy, ngay cả khi tôi đi du lịch, và tôi thực sự đi du lịch, và tôi đi du lịch quốc tế, tôi đi đến bờ Tây, tôi cố gắng duy trì múi giờ ở nhà của mình càng nhiều càng tốt, miễn là tôi có thể hoàn thành các cam kết kinh doanh và xã hội, bạn biết đấy, cũng có thể có yếu tố xã hội. Nhưng phần lớn, tôi ổn định khi thức dậy. Vì vậy, tôi giữ điều đó nhất quán. Ngay cả khi tôi không thể đi ngủ cùng một lúc, tôi đảm bảo rằng tôi thức dậy vào cùng một lúc. Và điều đó cơ bản đặt nhịp sinh học của tôi, vì vậy tôi sẽ cảm thấy buồn ngủ vào thời điểm đúng, và tôi có thể giữ cho chu kỳ tốt đó tiếp tục. Nếu tôi ngủ ngắn, tôi chỉ cố gắng tạo thời gian để chợp mắt trước 1:30 trong 30 phút đến một giờ. Vì vậy, tôi không tích lũy nợ giấc ngủ. Đây là một điều khác mà chúng ta có thể nói về. Nợ giấc ngủ rất thú vị với một số mối liên hệ của nó, như an toàn tâm lý và chức năng điều hành. Nhưng vâng, đó là cách tôi quản lý giấc ngủ ngắn, nhưng tôi luôn cố gắng thức dậy vào cùng một lúc. Vì vậy, tôi nhận được lượng ánh sáng vào cùng một thời điểm mỗi ngày. Và bạn dậy và đi ngủ vào lúc mấy giờ? Vậy tôi đi ngủ khoảng, tôi thường vào giường khoảng 9:15, 9:30. Tôi đọc sách khoảng nửa giờ, 45 phút, trong ánh sáng mờ, và sau đó tôi thường ngủ vào khoảng 10 giờ. Và sau đó tôi thức dậy lúc 6:14, không, tôi chỉ đùa thôi, khoảng 6 giờ, khoảng 6 giờ. Bạn biết đấy, mỗi khi tôi nói về những chủ đề này, phản ứng trái chiều là một điều mà bạn có thể dự đoán. Nó đến từ một nhóm người mà tôi chưa thể liên hệ. Vâng. Bạn có biết tôi đang nói về ai không? Bố mẹ. Ồ, vâng, vâng. Thực ra, tôi đã có hai đứa con, vì vậy tôi hoàn toàn hiểu về việc làm cha mẹ. Vậy thì không có câu hỏi gì. Sẽ có những thời điểm trong cuộc đời bạn mà bạn thực sự là một người làm việc theo ca vì bạn đang chăm sóc cho một phụ huynh ốm hoặc một đứa trẻ ốm hoặc bạn chỉ đơn giản là có trẻ con và chúng còn nhỏ. Bạn là một người làm việc theo ca. Tôi có nghĩa là, có những quyết định mà bạn đang đưa ra để ra ngoài và xã hội hóa vào những thời điểm có thể không thuận lợi cho hoạt động của con người. Nhưng vâng, không có gì nghi ngờ rằng sẽ có những khoảng thời gian trong cuộc sống của bạn mà nó sẽ khó khăn hơn. Nói như vậy, có một số điều mà bạn có thể làm để giảm thiểu một số tác động tiêu cực của cả hướng đi và sự thời gian. Và một trong những điều đó là xác định thời gian ăn uống của bạn, đây là một hành vi sinh học đồng hồ khác. Vì vậy, thời gian bạn ăn rất quan trọng và ít nhất có thể kiểm tra một số tiêu chí về tác động của nó đối với hoạt động chuyển hóa và sức khỏe tim mạch và những điều như vậy. Vậy chúng ta hãy nói về điều đó. Thời gian bữa ăn. Tôi cần biết gì về khi nào tôi nên ăn, tôi nên ăn gì và điều đó có ảnh hưởng gì đến nhịp sinh học của tôi, đồng hồ cơ thể của tôi? Vâng. Vậy, trong tài liệu, có ăn uống theo thời gian hạn chế và có cho ăn theo thời gian hạn chế. Và cho ăn theo thời gian hạn chế nói chung, nếu bạn đọc tài liệu, sẽ đề cập đến các mô hình chuột, ăn uống theo thời gian hạn chế sẽ đề cập đến các nghiên cứu trên con người. Các mô hình chuột là các nghiên cứu được thực hiện trên chuột. Xin lỗi. Vâng, các nghiên cứu trên chuột được thực hiện trên chuột chỉ là cho ăn theo thời gian hạn chế và con người sẽ là ăn uống theo thời gian hạn chế.
    Xin đừng nhầm lẫn giữa ăn uống hạn chế thời gian và ăn kiêng gián đoạn, điều mà tôi biết là một chủ đề hot và mọi người thích nói về nó. Ăn uống hạn chế thời gian thực sự có một thành phần liên quan đến nhịp sinh học. Vậy nên nó thực sự liên quan đến thời điểm bạn ăn thức ăn của mình liên quan đến chu kỳ sáng tối. Ăn kiêng gián đoạn cơ bản chỉ là giảm lượng calo. Vì vậy, ăn uống hạn chế thời gian không có thành phần calo nào. Nó chủ yếu liên quan đến thời gian.
    Có rất nhiều nghiên cứu thú vị đã được thực hiện cho thấy nếu bạn ăn trong khoảng thời gian từ 8 đến 12 giờ, bạn sẽ có kết quả trao đổi chất tốt hơn nhiều. Điều này đã được xác nhận rõ ràng. Và nếu chúng ta xem dữ liệu từ whoop, nếu bạn ngừng ăn ba giờ trước khi đi ngủ, các chỉ số về giấc ngủ và phục hồi sẽ tốt hơn một cách đáng kể. Thời gian ăn uống thực sự rất quan trọng. Và không có nghi ngờ gì rằng từ các nghiên cứu khác, bạn có khả năng chuyển hóa thực phẩm tốt hơn gần thời điểm bạn thức dậy vào buổi sáng. Vậy nên, vào buổi sáng sớm, bạn sẽ dễ dàng sử dụng các dưỡng chất mà bạn đã tiêu hóa. Vậy điều đó có nghĩa là chúng ta nên ăn sớm hơn không? Có. Có.
    Bạn biết Brian Johnson chứ? Tất nhiên. Tôi biết anh ta ngừng ăn lúc 11 giờ sáng. Điều đó thật điên rồ. Thật không thực tế. Tôi nghĩ nếu bạn có thể ngừng ăn vào khoảng thời gian mặt trời lặn, bạn sẽ đặt mình vào vị trí tốt hơn để cải thiện sức khỏe trao đổi chất của mình. Và tôi sẽ đi xa hơn khi nói rằng, bạn biết đấy, bất kể bạn đang ăn gì, bởi vì nhiều người không thể đủ khả năng để, bạn biết đó, ăn thực phẩm chất lượng cao. Đó chỉ là thực tế. Và rất nhiều người trong số đó gặp phải, bạn biết đấy, tỷ lệ rối loạn nội tiết tim mạch cao hơn. Nhưng nếu chúng ta chỉ cần thu hẹp thời gian ăn uống của mình xuống còn 8 đến 10 giờ, chúng ta sẽ đi được khoảng 60% đến các mục tiêu trao đổi chất của mình.
    Một lần nữa, không có nghĩa là nội dung và chất lượng không quan trọng. Nó hoàn toàn quan trọng. Nhưng nếu chúng ta không thể tập trung vào điều đó vì lý do nào đó, thì việc thu hẹp thời gian ăn uống của chúng ta là một lựa chọn. Vậy nên, ăn tất cả các calo của bạn trong khoảng thời gian 8 đến 12 giờ, chúng ta sẽ cải thiện sức khỏe của mình. Vậy thời gian ăn uống của bạn là gì? Tôi làm khoảng 10 giờ. Được rồi. Vâng. Vì vậy, tôi chắc chắn rằng mình hầu như không ăn sau khi mặt trời lặn. Khi bạn nói mặt trời lặn. Mặt trời lặn. Vâng. Đó có phải là lúc 5 giờ chiều không? Ý tôi là, bây giờ thì sớm. Vâng. Tôi cho mình khoảng một giờ. Khung giờ 4 giờ chiều. Vâng. Như bây giờ thì, rõ ràng là sớm. Nhưng phần lớn, tôi có thể thoát khỏi điều đó dựa trên lối sống của mình. Vì vậy, lý tưởng là vào khoảng thời gian từ 7 giờ sáng đến 4 giờ chiều. Và sau đó chỉ cần đảm bảo rằng bạn không ăn, bạn biết đấy, hai đến ba giờ trước khi bạn ngủ. Vâng. Đó là yếu tố quan trọng lớn, tôi nghĩ rằng bạn muốn có một khoảng đệm lớn giữa, vâng, khi bạn có calo cuối cùng và khi bạn đi ngủ, bởi vì chúng là cả hai.
    Vì vậy, tiêu hóa là một hoạt động thuộc hệ thần kinh phó giao cảm, đúng không? Vậy điều đó có nghĩa là, hệ thần kinh tự động của bạn có hai nhánh: phó giao cảm và giao cảm, phó giao cảm là phần nghỉ ngơi và tiêu hóa, đúng không? Chúng ta cũng muốn ở trong trạng thái phó giao cảm khi chúng ta ngủ. Vì vậy, khi chúng ta tiêu hóa thực phẩm, chúng ta về cơ bản đang khá nhầm lẫn hệ thống của mình về nơi nó nên phân bổ tài nguyên, đúng không? Vậy nên nó chuyển hướng tài nguyên ra khỏi, bạn biết đấy, giấc ngủ và phục hồi. Và đó là lý do, bạn biết đấy, nếu bạn có một bữa ăn lớn, bạn sẽ nhận thấy nhịp tim của mình cao hơn nhiều, đúng không? Và điểm số căng thẳng của bạn cao hơn, đúng không? Một số tính năng trên ứng dụng whoop. Và khi bạn không phải tiêu hóa, bạn sẽ thấy điểm số căng thẳng của bạn thấp hơn. Bạn sẽ thấy nhịp tim của bạn thấp hơn. Tính khả biến nhịp tim của bạn sẽ cao hơn trong những tình huống đó.
    Chúng ta muốn đảm bảo rằng khi chúng ta ngủ, chúng ta không chuyển hướng bất kỳ tài nguyên nào ra khỏi giấc ngủ. Ý tôi là, rượu cũng là một yếu tố khác, đúng không? Nếu bạn chỉ chuyển hóa rượu, bạn đang chuyển giao, bạn biết đấy, tài nguyên đáng kể ra khỏi quá trình tái sinh và phục hồi cần xảy ra trong giấc ngủ bằng cách rời khỏi các giai đoạn sâu hơn của giấc ngủ. Vậy nên, hiệu ứng tương tự xảy ra với thức ăn. Và chúng ta thấy điều này, bạn biết đấy, ở mức độ dân số trên ứng dụng whoop, thật rõ ràng rằng thời gian bữa ăn và rượu thực sự là hai yếu tố gây rối lớn nhất đối với giấc ngủ ngon. Thật thú vị vì tôi luôn tự hỏi có một khoảng thời gian trong cuộc đời tôi nơi tôi thường xuyên ăn rất muộn vào ban đêm vì tôi sẽ làm việc rất, rất chăm chỉ trong suốt cả ngày. Tôi gần như quên ăn. Tôi sẽ về nhà có thể là 9 hoặc 10 giờ tối. Sau đó, tôi sẽ đặt thức ăn lúc 9 hoặc 10 giờ, có nghĩa là thức ăn sẽ đến vào lúc 11 hoặc 12 giờ. Và tôi sẽ ăn lúc 11 hoặc 12 giờ. Vâng. Điều đó rất căng thẳng cho hệ thống của bạn. Vâng. Nói cho tôi biết về điều đó.
    Điều thú vị là tôi bắt đầu nhận thấy rằng khi tôi làm như vậy, tôi thức dậy cảm thấy như thể tôi chưa ngủ. Vâng. Tôi luôn tự hỏi tại sao. Vì vậy, tôi đã đến một kết luận tự xây dựng rằng nếu tôi cho thức ăn vào cơ thể mình lúc nửa đêm, nó về cơ bản giữ cho cơ thể tôi hoạt động trong một vài giờ. Vâng. Đó chính xác là như vậy. Đó là một cách hoàn hảo để mô tả nó. Tôi thấy điều đó, chính xác ở đó trong dữ liệu whoop, tức là tôi thấy nhịp tim của mình tăng lên khoảng 70 nhịp/phút trong ba giờ đầu tiên. Nó gần như giống như cơ thể tôi vẫn đang đi lại hoặc gì đó. Và sau ba hoặc bốn giờ, nhịp tim bắt đầu giảm xuống khoảng, tôi không biết, 45, 50. Sau khi bạn đã chuyển hóa thức ăn. Vâng. Và chúng ta biết, bạn biết đấy, có một nghiên cứu thực sự tốt đã nhìn vào cơ bản tất cả mọi người đều ăn cùng một bữa ăn và họ tương đối có độ tuổi giống nhau. Như một thiết kế rất đẹp. Và họ cơ bản nhìn vào những người ăn sau 3 giờ chiều và những người ăn trước 3 giờ chiều. Và những người ăn phần lớn calo của họ trước 3 giờ chiều.
    Đã có kết quả chuyển hóa tốt hơn đáng kể và giảm cân nhiều hơn. Vậy nên một lần nữa, không có yếu tố hạn chế calo ở đây, mọi người đều ăn chế độ ăn tương tự, phân phối chất dinh dưỡng tương tự, hàm lượng calo tương tự. Và những người ăn phần lớn calo trước 3 giờ chiều lại có kết quả tốt nhất.
    Về việc tập thể dục. Một trong những vấn đề mà tôi gặp phải trong cuộc sống đôi khi, hôm nay là một trong những ngày như vậy, vì tôi đã dậy rất sớm vào sáng nay, điều đó có nghĩa là tôi không đến phòng tập thể dục sáng nay, và tôi có thể sẽ về nhà sau khi ở trong studio, làm việc ở văn phòng hôm nay, khoảng 7, 8 giờ tối, và lúc đó tôi rất đói, đúng không? Và tôi cũng cần phải tập thể dục.
    Vì vậy, đôi khi điều xảy ra là tôi chọn tập thể dục trước và rõ ràng điều này làm cho bữa ăn trở nên muộn vào ban đêm. Nhưng cũng có những ngày trong cuộc sống của tôi, tôi lại tập thể dục và tôi nổi tiếng vì điều này như vào lúc 11 hoặc 12 giờ đêm. Và có một tư duy cũ cho rằng điều này là điều tốt để làm, vì mọi người sẽ nói “Ôi, bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi khi lên giường.” Nhưng điều đó dường như không phải là những gì xảy ra.
    Có phải bạn cảm thấy có năng lượng hơn không? Tôi cảm thấy có năng lượng hơn. Vâng. Không có gì ngạc nhiên, đúng không? Bạn biết đấy, adrenaline, cortisol, như là tất cả những loại hormone và hóa chất bạn cần để thực sự đạt được trạng thái mà bạn có thể sử dụng năng lượng đó đều chảy trong cơ thể và cần thời gian để chúng quay trở lại mức bình thường.
    Vì vậy, để trở lại trạng thái cân bằng sẽ mất một chút thời gian. Và, vâng, tôi có nghĩa là, sẽ là hợp lý khi bạn cảm thấy được kích hoạt sau khi tập thể dục. Đối với một số người, tôi nghĩ có rất nhiều sự biến đổi cá nhân về thời gian tập thể dục. Một số người bị ảnh hưởng nhiều hơn, nhưng tôi thật sự nghĩ rằng nó có nhiều liên quan đến ánh sáng. Bạn biết đấy, thường thì nếu chúng ta trong phòng tập, nó thường được chiếu sáng tốt, đúng không? Bạn không ở trong một phòng tập tối tăm, vì vậy bạn đang được tiếp xúc với ánh sáng, điều này sẽ khiến bạn cảm thấy được kích thích hơn và, một lần nữa, báo cho cơ thể bạn rằng đã đến lúc thức dậy và cảnh giác.
    Về điểm sáng, có một trường phái tư tưởng nói rằng bạn nên nhìn vào ánh sáng khi thức dậy vào buổi sáng. Bạn đồng hành của tôi luôn dậy vào buổi sáng, đi ra ban công và ngồi ở đó trong 10 hoặc 20 phút. Ôi trời ơi. Tôi thích điều đó. Vâng, cô ấy thực sự tuyệt vời. Điều này thật phiền phức. Cô ấy làm mọi thứ đúng. Tôi thích điều đó. Vâng, nhưng chắc chắn rằng bạn muốn tiếp nhận ánh sáng trong khoảng, bạn biết đấy, 100.000 lux là hầu như điều bạn muốn có trong khoảng từ 5 đến 20 phút khi thức dậy để báo cho cơ thể bạn rằng đã đến lúc đi.
    100.000 cái gì? Ôi, lux. Như là năng lượng photon. Vì vậy, hầu như nếu bạn ở ngoài trời từ 5 đến 20 phút, có vẻ như bạn gái của bạn đang thực hiện đúng quy trình này. Bạn sẽ nhận được tất cả năng lượng photon mà bạn cần để báo cho hệ thống của bạn biết rằng đã đến lúc thức dậy. Bạn không thể chỉ nhìn vào một cái đèn hoặc cái gì đó sao? Nó chỉ mất nhiều thời gian hơn vì không có cường độ ánh sáng giống nhau, nhưng nếu bạn thức dậy, bạn biết đấy, trước khi mặt trời mọc, thì, vâng, hãy bật tất cả đèn, bạn biết đấy, bạn muốn cố gắng mô phỏng ánh sáng ban ngày nhiều nhất có thể. Rồi khi mặt trời lên, thật tốt để ra ngoài. Trước khi bạn lên giường, bạn có đề cập rằng bạn đọc sách thay vì sử dụng iPad hay màn hình, v.v. Có cùng một triết lý và nguyên tắc áp dụng cho việc tiếp xúc ánh sáng trước khi ngủ không giống như việc tiếp xúc với thực phẩm trước khi ngủ? Ôi không có câu hỏi, đúng không? Chắc chắn rồi. Chúng ta muốn cố gắng hạn chế ánh sáng về cơ bản sau khi mặt trời lặn. Chúng ta muốn làm mờ môi trường nhà ở mức tối đa có thể. Chúng ta muốn cố gắng giảm thiểu tất cả ánh sáng nhân tạo trước khi đi ngủ. Tất cả ánh sáng nhân tạo? Vâng.
    Chúng ta muốn giảm ánh sáng xuống như có thể. Bạn biết đấy, có nhiều loại kính chống ánh sáng xanh vào ban đêm, những bộ lọc mà bạn có thể đặt trên iPad và điện thoại của bạn, hãy kích hoạt tất cả những thứ đó. Nhưng một lần nữa, như chúng ta không, chúng ta muốn bảo vệ việc giải phóng melatonin của chúng ta, đúng không? Và vì tất cả những lý do mà tôi đã giải thích, khi mà chúng ta không có thì nó liên quan đến mọi bệnh tật và rối loạn, đúng không? Vì vậy, chúng ta biết điều này. Chúng ta muốn bảo vệ việc giải phóng melatonin của chúng ta. Và cách duy nhất để giải phóng melatonin là bằng bóng tối. Chúng ta cần tiếp xúc với bóng tối để cho đồng hồ chính trong não của chúng ta biết rằng đã đến lúc đi ngủ.
    Và một lần nữa, có thể báo cho cơ thể chúng ta, các mô và cơ quan và tế bào của chúng ta biết rằng chúng cần phải làm gì vào thời điểm đó. Khi tôi ở trụ sở Woop ở Boston không lâu trước đây, tôi đã thấy họ làm việc trên mặt nạ ngủ. Và tôi nghĩ tôi luôn cảm thấy hơi hoài nghi về mặt nạ ngủ. Bạn biết đấy, bạn lên những chuyến bay đó và họ đưa cho bạn một cái mặt nạ ngủ trong túi nhỏ. Tôi luôn cảm thấy như một kẻ lập dị, bạn biết đấy, như là phải đeo nó lên mặt. Vâng. Thật xấu hổ. Tôi là một trong những kẻ lập dị đó bây giờ.
    Vâng. Tôi có nghĩa là, thật khó. Ngay cả cái đèn nhỏ từ đồng hồ báo thức của bạn hay TV cũng sẽ phát ra đủ ánh sáng. Chúng ta rất nhạy cảm với ánh sáng, ánh sáng nhân tạo. Vì vậy ánh sáng tự nhiên, như ánh trăng, hoàn toàn ổn. Nhưng bất kỳ loại ánh sáng nào khác thực sự sẽ làm cản trở khả năng của chúng ta để đi vào những giai đoạn ngủ sâu hơn nơi mà tất cả sự phục hồi và tái sinh xảy ra. Bạn có sử dụng mặt nạ ngủ không? Tôi có. Vâng. Bạn có loại thói quen nào với điều đó không? À, vâng, chỉ khi tôi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, tôi chỉ đeo vào và đi ngủ. Bạn có nghe gì khi đi ngủ không? Không. Tôi không. Bạn có biết có nghiên cứu nào có thể chỉ ra rằng nghe các tài liệu về sát nhân hàng loạt vào lúc 3 giờ sáng không? Tôi nghĩ về nguyên tắc, bất kỳ điều gì kích thích bạn làm bạn phấn chấn hơn về mặt nhận thức hoặc khiến bạn có năng lượng, bạn có thể muốn tránh đọc. Vâng. Thú vị. Nhưng tôi nghĩ có một nhóm chúng tôi ở ngoài đó.
    Tôi chưa gặp họ, nhưng tôi biết rằng tôi không đơn độc trong việc thích nghe những câu chuyện kinh dị, hồi hộp và về các kẻ giết người hàng loạt vào, um, bạn biết đấy, vào rất khuya và điều đó giúp chúng tôi ngủ. Hoặc ít nhất đó là điều mà chúng tôi tự nói với nhau. Nếu bạn cảm nhận rằng điều đó có ích, thì chắc chắn là như vậy, bạn biết đấy, và tôi nghĩ đó là lý do mà nếu dữ liệu khách quan của bạn cho thấy bạn đang có, bạn biết đấy, thời gian cần thiết trong những giai đoạn giấc ngủ sâu này, thì hãy làm theo. Tôi nghĩ, có những yếu tố môi trường chắc chắn có ảnh hưởng, như phòng của bạn cần phải lạnh. Bạn cần cảm thấy lạnh. Tối và yên tĩnh, bạn cần không gian yên tĩnh. Vậy nên có những yếu tố môi trường nào đó. Bạn cần phải, bạn biết đấy, ngừng ăn một vài giờ trước khi đi ngủ. Lý tưởng là, bạn cần có giấc ngủ ổn định, thực sự lớn, lý tưởng, đây đều là những điều sẽ giúp bạn bước vào những giai đoạn sâu hơn của giấc ngủ. Nhưng một điều khác mà bạn có thể làm rất tốt là quản lý căng thẳng trong suốt cả ngày. Bạn biết đấy, như bạn, tôi nghĩ đó là một điều khác, những điều mà chúng ta làm trong suốt cả ngày, cách chúng ta, bạn biết đấy, liệu chúng ta có đang sống theo các giá trị của mình hay không, đúng không? Liệu hành vi của chúng ta có phù hợp với những điều chúng ta quan tâm không? Chúng ta có đang suy nghĩ về những điều mà chúng ta muốn suy nghĩ hay không? Chúng ta có đang quản lý các mối quan hệ của mình một cách hiệu quả không? Vậy nên tất cả những điều có thể hiện ra như căng thẳng, căng thẳng tiêu cực, sẽ không thể tránh khỏi trong giấc ngủ của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta quản lý những điều đó trong suốt cả ngày một cách chủ động và tương đối tốt, thì nói chung, giấc ngủ sẽ đến một cách tự nhiên. Có một nhóm người lớn nghe những podcast như thế này. Và khi họ nghe những podcast này, họ chỉ cảm thấy thất vọng hơn về tình huống của mình. Bạn biết đấy, bởi vì họ tin rằng họ đang cố gắng hết sức nhưng vẫn gặp khó khăn, đặc biệt là liên quan đến giấc ngủ. Tôi luôn tự hỏi thông điệp nào mà một người có thể gửi đến họ. Và cũng, bạn biết đấy, tôi nghĩ có một thành phần lớn về trách nhiệm cá nhân và sự chọn lựa mà bạn đề cập đến cũng như tôi cũng tin tưởng. Nhưng thông điệp nào là hấp dẫn nhất cho những người có lựa chọn? Họ biết sâu bên trong, phần lớn là thiếu kỷ luật. Họ biết họ không thể xem YouTube. Họ biết họ có thể đặt điện thoại đi vào lúc 9 giờ tối. Họ biết họ có thể không ăn bánh quy vào quá khuya. Họ biết họ có thể thật sự làm được điều đó. Họ biết họ có thể đưa ra những lựa chọn khác, nhưng họ vẫn nghe những podcast này đi nghe lại. Mỗi khi tôi có các chuyên gia sức khỏe trên, có thể họ thậm chí ghi chép, nhưng họ không thực hiện điều đó. Điều hấp dẫn nhất mà bạn có thể nói với những người có lựa chọn, nhưng liên tục chọn lựa một phương án xấu để họ có thể được khuyến khích chuyển sang một nhịp sinh học tích cực hơn, yêu thích giờ giấc hơn là gì? Vâng, vì vậy nếu mọi người đang cố gắng phát triển thói quen mới, bạn phải hiểu cách mà thói quen mới đó liên kết với các giá trị của bạn. Vậy những điều mà bạn tin vào, những điều mà bạn nói là quan tâm đến, đúng không? Nếu tôi biết rằng tăng trưởng và tác động là hai giá trị quan trọng nhất của tôi, sự hiện diện là một giá trị khác. Tôi cần làm gì mỗi ngày để quay trở lại điều đó? Để tôi có thể liên kết hành vi của mình với những điều tôi nói là quan tâm và tôi nghĩ rằng khi mọi người gặp khó khăn, họ không thực sự biết họ muốn trở thành ai trong thế giới này, và có thể họ không hiểu chính xác điều gì mà họ trân trọng. Họ không rõ ràng về những mong muốn của mình, về những giá trị của mình. Và tôi nghĩ rằng khi bạn không rõ ràng về những mong muốn cũng như những điều mà bạn coi trọng, và nếu bạn đang lâm vào những tình huống cảm xúc, thể chất, tinh thần, đúng không? Và tôi nghĩ đó là cái mà dự án này hướng tới, hãy tìm hiểu những điều mà bạn quan tâm, và sau đó hãy định hướng hành vi của bạn và tạo ra những lối thoát trong cuộc sống của bạn. Và sự thật là điều đó có thể có nghĩa là bạn phải loại bỏ những người không hỗ trợ những giá trị đó. Và tôi nghĩ rằng chúng ta quá dễ dãi với vòng bạn bè của mình theo cách mà, bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng chúng ta giữ lại những người xung quanh trong cuộc sống mà không nhất thiết giúp chúng ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình. Bạn đã phải cắt đứt quan hệ với một số người chưa? Có, chắc chắn rồi. Tại sao bạn lại cắt đứt họ? Bởi vì họ không thực sự hỗ trợ những gì tôi muốn trở thành. Bạn muốn trở thành ai? Tôi muốn có thể thức dậy ở một mức độ rất đơn giản với nhiều niềm vui và năng lượng nhất có thể. Và tôi muốn có mặt bên cạnh các con của mình. Vì vậy, tôi nghĩ mọi người đang tham gia vào những hành vi mà, tôi nghĩ, bạn biết đấy, tạo ra một tình huống mà – vâng, tôi không biết phải nói điều này như thế nào, nhưng tôi nghĩ, bạn biết đấy, đối với tôi, bạn biết đấy, tôi lớn lên trong một gia đình mà, bạn biết đấy, mẹ tôi là một người nghiện rượu, bạn biết đấy, đó là một môi trường khó khăn, và bà ấy cuối cùng đã chết vì xơ gan, và thật khó khăn khi sống trong một môi trường như vậy. Vì vậy, tôi nghĩ đối với tôi, bạn biết đấy, bạn kết thúc – thật điên rồ làm sao khi bạn sống cuộc sống đó, bạn lại lặp lại những mô hình đó. Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, tôi đã phải, bạn biết đấy, dù cho đối với tôi, cá nhân tôi đã chọn không bao giờ uống rượu, đúng không? Bởi vì tôi đã thấy nó phá hủy gia đình tôi, nhưng tôi vẫn dành thời gian với những người tham gia vào những hành vi này, và điều đó thực sự ảnh hưởng đến tôi ở bên trong. Và điều đó không có nghĩa là tôi không yêu những người đó, nhưng tôi phải tránh xa họ, bạn biết đấy, và phần lớn điều này liên quan đến, bạn biết đấy, tôi ở trong một môi trường tại một trường đại học mà, bạn biết đấy, đó chính là điều bình thường, như, thật kỳ lạ đối với tôi khi các cơ sở giáo dục bình thường hóa việc uống rượu say xỉn ở mức độ phá hoại như vậy. Và, bạn biết đấy, để chỉ có – tôi nên chỉ quanh quẩn ở đó suốt thời gian như vậy, thật sự không cho phép tôi thể hiện hàng ngày như người mà tôi muốn trở thành, ngay cả khi tôi không tham gia vào hành vi đó. Giống như, điều đó vẫn, nó khiến tôi cảm thấy như tôi không thể là phiên bản mà tôi muốn trở thành.
    Vâng, thật sự là có rất nhiều quyết định khó khăn, bạn biết đấy, nhưng tôi đã buông bỏ rất nhiều thứ để có thể tạo ra một môi trường và cơ sở hạ tầng hỗ trợ cho những gì tôi muốn trở thành trong thế giới này. Khi tôi nói về việc có thể thay đổi hành vi của bạn và phá vỡ thói quen, đó là điều không thể so sánh với một người bị mắc kẹt trong một loại nghiện nào đó. Đó không phải, đó là một cuộc trò chuyện hoàn toàn khác.
    Lớn lên trong một gia đình mà bạn quan sát thấy mẹ mình từ rất sớm thì như thế nào? Bạn khi đó bao nhiêu tuổi? Ý tôi là, suốt cả cuộc đời tôi. Cả cuộc đời bạn? Vâng, giống như cô ấy. Khi còn là một đứa trẻ, khi bạn thấy một bậc phụ huynh, người mà bạn yêu thương đang bị chi phối bởi nghiện ngập, cảm giác đó như thế nào? Vâng, tôi nghĩ rằng ở một cấp độ cơ bản, bạn chỉ cảm thấy mình không được ưu tiên, tôi nghĩ, nói chung. Bạn biết đấy, như bạn, bạn biết, tôi nghĩ bạn cảm thấy, bạn biết đấy, bạn không có người giám sát số một. Không có nhiều sự giám sát, bạn biết đấy, vì vậy bạn cuối cùng phải tự bảo vệ bản thân. Bố tôi làm việc rất nhiều. Bạn biết đấy, ông ấy là một người mê làm việc, một người đàn ông tốt, có rất nhiều phẩm giá, nhưng tôi nghĩ đó là cách ông ấy trốn chạy. Nhưng điều đó dẫn đến việc bạn phải tự lo liệu, bạn phải, bạn biết đấy, phải làm rất nhiều việc cơ bản một mình. Vì vậy, tôi nghĩ bạn phát triển rất nhiều sự độc lập, nhưng lại khó khăn để, bạn biết đấy, xây dựng các mối quan hệ tình cảm, tôi nghĩ, như một người trưởng thành, trừ khi bạn thực sự làm việc qua điều đó, bạn biết đấy, vì bạn sợ rằng mình sẽ không được chăm sóc.
    Bạn đã hiểu gì về sự nghiện ngập của mẹ bạn và những gì bà ấy đang đấu tranh, nếu có điều gì đó cả? Vâng, tôi nghĩ điều buồn thảm nhất về khoảng thời gian đó là, bạn biết đấy, tôi nghĩ nó đã được hiểu rất rõ. Bạn biết đấy, tôi nghĩ nhiều hành vi đó, tôi nghĩ, ở một mức độ nào đó đã trở nên bình thường hóa, và tôi không biết mối liên hệ giữa trầm cảm, bạn biết đấy, bà ấy đã, không có nghi ngờ gì, bà ấy đã bị rối loạn cảm xúc theo mùa rất nặng, đó là một trong những lý do khiến tôi rất quan tâm đến, bạn biết đấy, tất cả những gì có liên quan đến ánh sáng và chỉ cơ hội đó cho sức khỏe, nhưng, bạn biết đấy, bà ấy đã mắc rối loạn trầm cảm nặng và, bạn biết đấy, đã không được chẩn đoán đúng cách. Tôi thậm chí không nhớ. Tôi không có ý tưởng liệu bà ấy có bao giờ đến bác sĩ để, bạn biết đấy, cố gắng điều trị không. Vì vậy, bạn biết đấy, điều lớn nhất mà tôi học được là chúng tôi thực sự có thể đưa ra lựa chọn. Và tôi biết rằng có, bạn biết đấy, khi bạn nhìn vào các vùng của não, chúng ta hiểu rằng mọi người có xu hướng dễ bị tổn thương hơn, nhưng tôi nghĩ có rất nhiều điều mà chúng ta có thể kiểm soát để giảm khả năng dễ bị tổn thương của mình với một số căn bệnh này.
    Trải nghiệm đó đã định hình và định nghĩa bạn như thế nào khi bạn nhìn lại và kết nối những điểm? Vâng, ý tôi là, tôi luôn, bạn biết đấy, tôi rất cạnh tranh, một vận động viên cấp cao đại diện cho Hoa Kỳ, vì vậy chắc chắn tôi đã cố gắng hiểu cơ thể và tâm lý của mình để có thể phát huy tiềm năng của mình, nhưng không có nghi ngờ gì rằng tất cả những điều này đều là nền tảng cho công việc mà tôi làm là cố gắng hiểu, bạn biết đấy, làm thế nào chúng ta có thể cải thiện tình huống của chính mình để chúng ta có thể tự thực hiện và sống với tiềm năng của chúng ta. Và, vì vậy, tôi luôn cảm thấy rất tệ cho mẹ tôi. Tại sao? Bạn biết đấy, rằng bà ấy không thể trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, như tôi không thể nhận ra tiềm năng của bà ấy, và bà ấy có rất nhiều, tôi không thể tin rằng bạn đã làm như vậy với tôi.
    Bạn có muốn một tờ khăn giấy không? Cảm ơn. Bạn thực sự là một người rất đặc biệt và mọi chuyện đều hợp lý vì sao bạn lại có một động lực và sứ mệnh tuyệt vời như vậy. Tôi không, tôi không biết bất kỳ điều gì mà bạn vừa nói, nhưng tôi chưa bao giờ nói điều đó công khai. Vì vậy, tôi chỉ, bạn biết đấy, thật là một cách tuyệt vời để chuyển hóa một nỗi đau không thể tưởng tượng nổi để sau đó sửa chữa, bạn biết đấy, hàng trăm ngàn cuộc sống khác và giúp họ tiến gần hơn đến tiềm năng của chính họ.
    Vâng, tôi, và tôi không bao giờ muốn như kiểu áp đặt giá trị của mình lên mọi người khác, nhưng tôi nghĩ đó luôn là lý do cốt lõi cho những gì tôi làm là, và lý do tại sao tôi đã huấn luyện trong một thời gian dài là tôi chỉ đơn giản là thích nhìn thấy mọi người nhận ra tiềm năng của họ hoặc hiểu tiềm năng của họ biết rằng chúng ta luôn, tất nhiên, là một công việc đang tiến triển. Nhưng tôi chỉ muốn mọi người có thể thức dậy và cảm thấy, bạn biết đấy, tràn đầy năng lượng và có thể sống thật sự cho những điều mà bạn quan tâm, bạn biết đấy, và chỉ cần hiểu rằng, tôi nghĩ con đường đến đó, bạn biết đấy, cần một số công việc, bạn biết đấy, để đảm bảo rằng bạn đang chú ý đến một số điều không thể thương lượng mà chúng ta đang nói đến. Và tôi nghĩ đôi khi mọi người cần thời gian để kết nối những điểm đó và có rất nhiều bài học tuyệt vời đi kèm với điều đó. Nhưng tôi nghĩ nếu tôi có thể giúp tăng tốc một số sự khôn ngoan đó và giúp mọi người không trải qua, tôi nghĩ một số nỗi đau mà tôi đã cảm thấy, bạn biết đấy, thì điều đó đáng để tôi làm.
    Đó là điều tuyệt vời nhất mà bạn đã cam kết cả đời mình cho bởi vì bạn biết rằng sẽ có rất nhiều người đang trên con đường dẫn đến một loại nghiện nào đó hoặc hiện đang bị mê mẩn bởi một loại nghiện nào đó và công việc mà bạn đang làm, thông điệp mà bạn đang phát đi sẽ ngăn chặn và giúp một số người thoát khỏi tình huống đó, điều này có tác động kỳ diệu đối với thế giới. Và tôi nghĩ nếu có điều gì mà chúng ta có thể chuyển hóa nỗi đau của mình thành, thì chính là điều đó.
    Tôi muốn nói về rượu. Gần đây tôi đã bỏ rượu. Tôi nghĩ khoảng ba đến bốn tháng trước. Thật thú vị, tôi đã có một cuộc trò chuyện với một số người bạn và những người bạn thân nhất của tôi. Tôi đã nói điều này trên một podcast cách đây vài tháng. Và một trong những người bạn của tôi là một người nghiện rượu. Vì vậy, anh ấy đã từ bỏ rượu và đang viết một cuốn sách về điều đó.
    Và sau đó, khi tôi nhìn qua nhóm bạn bè khác của mình, không có ai trong số họ là người nghiện rượu, nhưng họ đều là những người uống rượu khá bình thường. Chúng tôi ngồi cùng nhau quanh bàn ăn tối, và anh ấy đang kể cho chúng tôi về quyển sách mà anh ấy viết về việc bỏ rượu. Tôi đang nghĩ rằng quyển sách mà anh ấy đang viết không thực sự liên quan đến tôi, bởi vì tôi chưa bao giờ cảm thấy mình có nghiện ngập hay thực sự, thành thật mà nói, bất kỳ vấn đề nào với nó. Tôi là một người uống rượu rất bình thường. Tôi có thể chỉ uống một ly rượu vang mỗi tuần, nếu có. Có thể đã có những tháng tôi không uống rượu chút nào. Vì vậy, tôi không thể nghĩ ra lý do nào để bỏ rượu. Thực sự, tôi đang nói với anh ấy rằng liệu có quyển sách nào khác mà ai đó có thể viết cho tôi, chỉ để giúp những người uống rượu bình thường đứng giữa ranh giới và cung cấp cho chúng tôi một lý do để bước sang bên kia. Và vì tôi có podcast này, tôi nghĩ, bạn biết đấy, tôi sẽ thử bỏ rượu và xem điều gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống của tôi. Rượu, sức khỏe, nhịp sinh học. Bạn nghĩ gì về tất cả những điều này?
    À, tôi thích suy nghĩ về điều này. Tôi rất thích nguyên tắc không trung lập, đúng không? Và đó là cách tôi thích suy nghĩ về hành vi và cách tôi luôn nghĩ về nó, nếu bạn có một loạt hành vi, chúng ta đã nói rất nhiều về giấc ngủ và những điều sinh lý, và bạn có những điều tâm lý và chúng sẽ hoặc ủng hộ các giá trị của bạn — kiểu người bạn muốn trở thành trong thế giới này — hoặc không. Và tôi nghĩ đó là cách nhìn mà tôi có đối với rượu, bạn biết đấy, xét trong cách nó ủng hộ các giá trị của tôi về sự phát triển và ảnh hưởng và sự hiện diện và lòng từ bi và sự khoan dung, những thứ cốt lõi cho việc tôi muốn trở thành trong thế giới này. Và tôi nghĩ khi bạn nhìn vào điều đó qua lăng kính đó, những lựa chọn trở nên rất rõ ràng với tôi. Nếu bạn trung thực với chính mình và có một mức độ tự nhận thức nào đó, hiểu những gì bạn quan tâm, tôi nghĩ rằng các lựa chọn trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Như là có rất nhiều, nhiều rõ ràng về cách sống cuộc sống của bạn trong từng khoảnh khắc, mà thực sự là điều chúng ta đang nói đến. Có rất nhiều sự lựa chọn suốt cả ngày. Điều đó, điều đó có, có hỗ trợ người bạn muốn trở thành trong thế giới hay không? Và thực sự không có nhiều khu vực xám ở đây. Và những khu vực xám là những cái cớ trong quan điểm của tôi. Và chúng ta có thể lý luận và bịa đặt mọi thứ, bạn biết đấy, suốt cả ngày, đúng không? Để, để làm cho chúng ta cảm thấy tốt hơn. Nhưng khi bạn có thể bước lùi khỏi tất cả những điều đó và nhìn vào điều đó thực sự, bạn biết đấy, loại bỏ bản thân khỏi phương trình và nhìn vào nó từ góc độ rất khách quan, bạn biết đấy, tôi nghĩ một lựa chọn như rượu trở nên rất rõ ràng.
    Nó giúp tôi giao tiếp xã hội, Kristen. Vâng. Nếu bạn cần rượu để gắn kết hay để, bạn biết đấy, tạo ra một mối quan hệ, có lẽ có điều gì đó khác đang xảy ra mà chưa được giải quyết và từ góc độ của tôi. Có phải có thứ gì đó như liều lượng rượu quá nhỏ mà không quan trọng trong quan điểm của bạn không? Vâng, tôi nghĩ điều đó phụ thuộc vào bạn là ai. Và tôi nghĩ có rất nhiều sự khác biệt cá nhân ở đó. Tôi biết rằng resveratrol là điều được nói đến rất nhiều. Và có, bạn biết đấy, theo như có trong rượu vang và nho, có resveratrol và điều đó đã được liên kết với sức khỏe và hạnh phúc được cải thiện. Nhưng tôi nghĩ bạn sẽ phải uống khoảng 10 chai hay gì đó để có được lượng resveratrol đủ để thực sự tạo ra một sự khác biệt. Tôi không nghĩ đó là lập luận có sức thuyết phục. Vì vậy, tôi không biết thực sự bất kỳ lượng rượu nào sẽ hữu ích. Và chúng ta biết từ tài liệu rằng chỉ một đến hai ly mỗi tuần cũng có thể có những ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe. Vì vậy, thực sự, tôi không biết rằng ngay cả ở một lượng vừa phải, rượu cũng tốt cho bạn.
    Những ảnh hưởng đến nhịp sinh học mà chúng tôi đã nói đến là gì?
    Vâng, chủ yếu vì nó ảnh hưởng đến giấc ngủ. Nó sẽ ảnh hưởng đến thời gian bạn đi ngủ và khi nào bạn thức dậy. Vì vậy, tôi nghĩ đó là ảnh hưởng lớn nhất. Và tôi nghĩ rằng, một lần nữa, khi chúng ta quay lại melatonin, bạn biết đấy, khi bạn làm gián đoạn thời gian bắt đầu và kết thúc giấc ngủ, điều đó sẽ có tất cả những ảnh hưởng tiêu cực hạ sinh mà chúng ta đã đề cập đến. Vì vậy, nếu chúng ta uống rượu, chúng ta sẽ ở lại ngoài lâu hơn, vì vậy chúng ta sẽ tiếp xúc với ánh sáng. Vì vậy, có rất nhiều, chúng ta sẽ ăn muộn hơn. Có những hành vi khác đi kèm với việc uống rượu mà kiểu như, bạn biết đấy, tích lũy những ảnh hưởng tiêu cực.
    Tôi đã đọc một số nghiên cứu từ Quỹ Giấc ngủ. Và nó nói rằng một nghiên cứu năm 2007 với 29 người lớn trẻ tuổi phát hiện rằng các liều lượng rượu vừa phải uống trong vòng một giờ trước khi đi ngủ đã giảm sản xuất melatonin gần 20%. Đó là nghiên cứu về rượu và melatonin ở người lớn trẻ tuổi. Một nghiên cứu năm 2018 của 4.908 người tham gia Phần Lan phát hiện rằng chất lượng giấc ngủ bị giảm 9.3% sau một ly rượu vang và bị giảm 24% sau hai ly rượu vang và gần 40%, 39.2% sau ba ly rượu vang trở lên hoặc lượng rượu tương đương. Vâng. Điều này thực sự, thực sự gây sốc khi chất lượng giấc ngủ của bạn có thể giảm 40% sau ba ly rượu vang.
    Ôi, vâng. Tôi có nghĩa là chúng tôi đã thấy, chúng tôi vừa hoàn thành phân tích này thực sự nhìn vào rượu và các chỉ số hồi phục. Vì vậy, sự biến đổi nhịp tim và nhịp tim và thực sự với mỗi đồ uống, nó có một mối quan hệ tuyến tính trong sự suy giảm, như là nó là có ý nghĩa. Vậy nên, vâng, chúng tôi đang nói ngay cả một đồ uống cũng sẽ tạo ra sự giảm thiểu có ý nghĩa lâm sàng trong nhịp tim và biến thiên nhịp tim.
    Có lẽ động lực mạnh mẽ nhất để tôi bỏ rượu là khi tôi nhận được weeb của mình lần đầu tiên và sau đó tôi nghĩ rằng đó là sinh nhật của ai đó hay cái gì đó. Vì vậy, chúng tôi đã đi ra ngoài và tôi đã uống một ly rượu vang hoặc gì đó.
    Tôi đã tỉnh dậy, hôm sau tôi thức dậy, nhìn vào biến động nhịp tim của mình, đây là một thước đo cho thấy tôi sẽ có thể đối phó với stress và khối lượng công việc như thế nào vào ngày hôm sau, cơ thể tôi sẽ đối phó với cuộc sống ra sao. Và nó đang nhấp nháy màu đỏ, như một cảnh báo. Khi tôi nhấp vào cái biểu tượng màu đỏ nhấp nháy, nó hỏi: “Bạn có một ngày rất căng thẳng không? Bạn có bị bệnh không? Hay bạn đã uống rượu tối qua?” Tôi cảm thấy bị nhắm đến. Tôi đã nghĩ: “Làm sao mà cái thiết bị này biết rằng tôi đã uống một ly rượu vang tối qua với bạn bè?” Tại sao lại có cái gì đó nhấp nháy màu đỏ bên trong tôi? Người ta thường giữ nhật ký trên Weeb, đúng không? Họ giữ một cái nhật ký. Tôi nghĩ họ có. Vâng. Thật sự là một kho thông tin. Thực sự? Vâng. Bạn đã học được gì từ điều đó về rượu? Tôi tưởng tượng đó là nơi mà rất nhiều kết luận xuất phát. Vâng, chúng tôi thấy có sự giảm 6% trong khả năng phục hồi vào ngày hôm sau sau khi uống rượu, trung bình. Đây là, bạn biết đấy, một đồ uống thì nhẹ nhàng, bạn biết đó, về cơ bản đang nhìn vào trung bình là 6%. Được rồi. Vì vậy, trung bình phục hồi. Nếu ai đó đã uống say, họ có thể có mức giảm 30 hoặc 40%. Vâng. Nhưng nó cũng, và có thể, và dữ liệu cụ thể đó có thể, chúng tôi có thể đã kiểm soát cho, bạn biết đấy, 30 ly uống hay, bạn biết đấy, có lẽ nằm trong khoảng từ 5 ly, bạn biết đấy, mỗi đêm. Và mức giảm phục hồi trung bình là 6%. Và điều này dựa vào báo cáo tự nguyện, đúng không? Vì vậy, tôi tự hỏi liệu có khả năng thiên lệch hay không. Có thể có, vâng. Những người đã uống 10 ly nghĩ họ chỉ uống 4. Đúng vậy, chính xác. Tôi không nhớ tôi đã uống bao nhiêu ly. Vậy, vâng, hoặc các thức uống tôi đã uống. Thú vị. Rất thú vị. Điều khác mà chúng tôi rõ ràng uống là cà phê. Vâng. Caffeine. Chắc hẳn có mối tương quan giữa sự gián đoạn nhịp sinh học và caffeine. Vâng, đó chắc chắn là một trong những yếu tố gián đoạn nhịp sinh học, nếu chúng ta uống caffeine, bạn biết đó, trong khoảng từ 8 đến 12 giờ, tôi sẽ nói, trước khi chúng ta định đi ngủ. Nó sẽ ảnh hưởng đến việc đi vào giấc ngủ của chúng ta, tất nhiên. Và ngay cả khi chúng ta, bạn biết đấy, đủ mệt mỏi, nơi chúng ta có, bạn biết đấy, chúng ta đang thiếu ngủ, chúng ta có thể sẽ ngủ được, nhưng nó sẽ trái lại làm gián đoạn hoặc phân mảnh giấc ngủ của chúng ta. Vì vậy, chúng ta không thể vào những giai đoạn giấc ngủ sâu hơn hoặc không đạt được chất lượng giấc ngủ cho phép chúng ta tỉnh dậy cảm thấy được phục hồi và tươi mới. Vì vậy, thời gian uống caffeine là rất quan trọng. Tất cả cuộc trò chuyện này khiến tôi cảm thấy rất đồng cảm với những người làm ca. Và khi tôi nói về những người làm ca, tôi không có ý chỉ những người làm việc trong, bạn biết đấy, nhà kho. Tôi có ý nói đến bác sĩ, y tá, lính cứu hỏa, cảnh sát, tài xế xe tải, những người làm bánh. Vâng, bất cứ ai thức trong khoảng thời gian, bạn biết đấy, hơn hai giờ giữa 10 giờ tối và 4 giờ sáng đều được coi là một người làm ca. Vì vậy, vâng, có rất nhiều, rất nhiều cá nhân đang đi lại trong số những người làm ca của chúng ta, nhưng những người mà, bạn biết đấy, thực sự thức dậy trong suốt đêm sinh học, bạn biết đấy, đó là một sự hy sinh lớn. Chúng ta biết rằng những người đó trung bình sẽ chết sớm hơn 15 năm. Và, bạn biết đấy, công việc ca được Tổ chức Y tế Thế giới coi là một yếu tố gây ung thư. Nó, bạn biết đấy, một công việc ca là những người đó đang hy sinh rất nhiều. Họ sẽ chết sớm hơn 15 năm. Trung bình. Ý tôi là, điều đó thật đáng sợ. Tôi biết. Có ai đang cố gắng giải quyết vấn đề đó không? Vâng, ý tôi là, nhiều công việc mà tôi đang làm là nhìn vào công việc ca, bạn biết đấy, và cố gắng hiểu, bạn biết đấy, những yếu tố khác nào mà chúng ta có thể áp dụng để làm giảm bớt một số tác động của việc thức dậy trong suốt đêm sinh học, và, bạn biết đấy, thời gian ăn uống như một yếu tố, bạn biết đấy, thực sự nghĩ đến việc khi nào chúng ta ăn protein, bạn biết đấy, khi nào chúng ta tiếp xúc với ánh sáng, bạn biết đấy, nhịp điệu cũng thế, bạn biết không. Vì vậy, chúng ta có thể tối thiểu hóa sự gián đoạn đến nhịp sinh học. Ý tôi là, sự thật là: quy mô danh sách ở những bệnh viện này đơn giản là không đủ lớn để có thể, tôi nghĩ, triển khai các lịch trình giúp giảm một số rủi ro liên quan đến chu kỳ sinh học bị gián đoạn này. Nhưng điều đó thật đáng sợ. Và bạn biết đấy, có rất nhiều công việc để cố gắng hiểu cách chúng ta có thể giảm thiểu một số tác động tiêu cực, nhưng nó, nó, nó là một vấn đề khó giải quyết. Không chỉ, tôi đoán không phải chỉ vì những cá nhân đó sẽ chết, bạn biết đấy, trung bình sớm hơn 15 năm, mà chất lượng cuộc sống của họ, tôi tưởng tượng, sẽ không tốt bằng vì nếu họ không ngủ liên tục. Vâng, ý tôi là, trầm cảm, tự tử. Ý tôi là, nó, nó, nó cao hơn, bạn biết đấy, đối với những người trong những nghề này, bạn biết đấy, những người phải hoạt động trái ngược với chu kỳ tối tự nhiên. Vậy, hãy nói về điều đó trong sức khỏe tâm thần, trầm cảm, nguy cơ tự tử. Mối tương quan ở đó là gì. Vâng. Vì vậy, có rất nhiều nghiên cứu thú vị. Ý tôi là, bạn biết đấy, một là chỉ, bạn biết đấy, khi chúng ta nói về những người bình thường. Vì vậy, ra khỏi công việc ca, chúng ta trở lại công việc ca. Bạn biết đấy, nếu bạn nhìn vào điều này, hầu hết mọi người trải qua tình trạng jet lag xã hội, đúng không, mà về cơ bản được đặc trưng bởi, bạn biết đấy, một sự khác biệt lớn giữa lịch trình giấc ngủ trong tuần và lịch trình giấc ngủ cuối tuần của chúng ta, đúng không? Vì vậy, hầu như bất cứ ai, bạn biết đấy, từ 20 đến 30 có lẽ đang, bạn biết đấy, một cách nào đó rơi vào nhóm này với tình trạng jet lag xã hội. Nhưng một trong những điều mà chúng ta muốn, một nghiên cứu mà chúng tôi đã thấy nhìn vào cụ thể tình trạng jet lag xã hội ở sinh viên đại học, họ thấy rằng với mỗi giờ thay đổi giữa lịch trình trong tuần và cuối tuần, họ thấy có sự gia tăng 17% trong ý tưởng không tự tử. Vì vậy, những người này không tự tử, nhưng họ đang mơ mộng về việc tự tử. Và điều đó tăng 17%. Và điều này càng rõ ràng hơn ở những cá nhân đã có sẵn nguy cơ.
    Vì vậy, quay trở lại với việc rối loạn nhịp sinh học hiện diện trong tất cả các vấn đề sức khỏe tâm thần, chúng ta có thể thấy rằng những người làm việc theo ca sẽ cực kỳ dễ bị tổn thương về vấn đề sức khỏe tâm thần, đúng không? Bởi vì sự biến đổi của họ, và khi chúng ta xem dữ liệu từ WOOP, nó hầu như là ngẫu nhiên khi xét về thời gian ngủ và thức của họ. Nó biến động quá nhiều đến nỗi, chúng ta không thể nhận thấy quy luật nào. Nó là ngẫu nhiên, điều này thật đáng sợ. Tại sao điều đó lại đáng sợ? Bởi vì càng có nhiều biến đổi, thì càng có nhiều hậu quả tiêu cực về tâm lý và sinh lý xảy ra.
    Có mối tương quan nào không giữa cách chúng ta đối phó với các sự kiện căng thẳng trong cuộc sống của mình không? Bởi vì tôi cho rằng chắc chắn phải có. Đúng vậy, chắc chắn rồi. Quản lý căng thẳng trong suốt cả ngày, và mức độ, hoặc thậm chí vào ban đêm, chắc chắn có thể tăng khả năng chịu đựng căng thẳng của bạn. Vì vậy, việc sử dụng các bài tập thở, chẳng hạn, như một công cụ tự điều chỉnh theo yêu cầu để giảm căng thẳng ngay lập tức có thể rất mạnh mẽ. Tôi gọi những khoảnh khắc nhỏ này là những khoảnh khắc giải tỏa. Thực hiện điều đó một cách chủ động cho những người đang ở trong những môi trường áp lực cao, căng thẳng cao là một chiến lược tuyệt vời. Bởi vì nhiều người trong số họ, nếu bạn nghĩ về cơ sở ban đầu, khi bạn đang làm việc theo ca và thức vào ban đêm, hệ thống của bạn đang hoạt động ở mức độ căng thẳng cao hơn so với mức bình thường. Hệ thống của bạn phải làm việc vất vả hơn rất nhiều để duy trì sự ổn định nội môi vì bạn đang làm điều ngược lại với những gì cơ thể bạn muốn làm.
    Tất cả những sở thích sinh học đều bị bỏ qua khi bạn thức trong khi đêm sinh học. Vì vậy, để giảm bớt căng thẳng, những khoảnh khắc nhỏ này là vô cùng quan trọng cho nhóm người đó. Điều đó có nghĩa là chỉ đơn giản là dành ra 30 giây để thực hiện các kỹ thuật sinh lý, chẳng hạn, mà chúng ta biết là phương pháp thở hiệu quả nhất trong khoảnh khắc để giảm lo âu và căng thẳng ngay lập tức, mà thực sự, bạn biết đấy, cảm nhận về lo âu và căng thẳng trong tương lai, về mặt sinh lý, nó cơ bản là hít vào hai lần rồi thở ra dài. Hoàn hảo. Đúng chính xác. Thực ra, khi bạn khóc, bạn sẽ hít vào hai lần rồi thở ra dài. Nhưng điều đó làm giảm căng thẳng ngay lập tức theo một cách rất mạnh mẽ. Nếu bạn thực hiện điều đó, bạn biết đấy, năm, mười lần, bạn sẽ kích hoạt nhánh đối giao cảm. Vì vậy, bạn đang giảm nhịp tim của mình. Và, và việc thực hiện điều đó trong suốt cả ngày là một cách tuyệt vời để giảm thiểu sự tích tụ căng thẳng tiêu cực.
    Có một nghịch lý khá không may, một nghịch lý khá bi thảm ở chỗ công việc theo ca của chúng ta, đặc biệt là các bác sĩ, là những người mà chúng ta cần phải tập trung vào nhất. Đúng rồi. Nhưng những người đó, từ những gì tôi đã học hôm nay về nhịp sinh học, có nhiều khả năng phải chịu đựng những vấn đề như thiếu tập trung và giấc ngủ cùng với tất cả những điều quan trọng để có thể xuất hiện một cách tốt nhất. Ừ. Ý tôi là, có một mối quan hệ, bạn biết đấy, chúng tôi biết rằng với mỗi 45 phút thiếu ngủ tích lũy được, chúng tôi thấy giảm 5 đến 10% khả năng kiểm soát tinh thần, chức năng điều hành. Vì vậy, chúng tôi đo lường điều này bằng Bài kiểm tra M-back và bài kiểm tra Stoop. Các bài kiểm tra hiệu suất này dùng để đo lường chức năng điều hành. Và chúng tôi thấy rằng với mỗi 45 phút nợ ngủ tích lũy, chúng tôi thấy giảm đến 10% chức năng điều hành vào ngày hôm sau.
    Chức năng điều hành có nghĩa là gì đối với mọi người? Đó là khả năng đưa ra quyết định. Được rồi. Sử dụng cụm từ nợ ngủ. Nợ ngủ là gì? Về cơ bản, đó là sự chênh lệch giữa những gì bạn cần và những gì bạn thực sự có được. Và điều đó thì rất cá nhân, đúng không? Và đó là một trong những điều đẹp đẽ về nền tảng này là chúng tôi học được cơ thể bạn, chúng tôi biết bạn là người ngủ hiệu quả như thế nào, chúng tôi biết thời gian ngủ và thức tối ưu của bạn nên là gì. Và chúng tôi cơ bản cho bạn biết bạn cần dành bao nhiêu thời gian trên giường. Vì vậy, rất nhiều công việc mà đội ngũ của tôi đã thực hiện, đặc biệt là ở Whoop, là cố gắng hiểu mối quan hệ này giữa nợ ngủ và các chỉ số hiệu suất khác mà chúng tôi quan tâm, đúng không? Những điều này cho chúng tôi biết về khả năng hoạt động của ai đó trong môi trường của họ. Một trong những nghiên cứu mà chúng tôi đã thực hiện là xem xét cụ thể các giám đốc công ty. Loại CEO. Và chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu kéo dài sáu tháng xem xét hai nhóm khác nhau, nhưng, bạn biết đấy, tôi nghĩ là phân bố giữa đàn ông và đàn bà là khá đồng đều. Và, và những gì chúng tôi thấy là với mỗi 45 phút nợ ngủ tích lũy của các nhà lãnh đạo doanh nghiệp này, chúng tôi thấy giảm 5 đến 10% chức năng điều hành vào ngày hôm sau. Vì vậy, khả năng của lãnh đạo trong việc đưa ra quyết định trong bối cảnh nợ ngủ, bạn biết đấy, trở nên tồi tệ hơn khi bạn tích lũy ngủ.
    Chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu tiếp theo và nó thật đáng kinh ngạc. Vì vậy, chúng tôi đã xem xét khoảng 70 giám đốc doanh nghiệp loại CEO. Và chúng tôi đã xem xét tất cả các chỉ số khách quan của nợ ngủ, trong số đó có một chỉ số. Và chúng tôi xem xét sự an toàn về tâm lý của những người dưới quyền trực tiếp của họ trong các cuộc họp nhóm.
    Định nghĩa an toàn tâm lý cho bạn, đó là mức độ bạn cảm thấy an toàn để thể hiện bản thân mình thật sự trong môi trường của bạn. Và những gì chúng tôi thấy là, một lần nữa, với mỗi 45 phút ngủ mà nhà lãnh đạo có, có sự giảm sút đáng kể trong sự an toàn tâm lý của những người dưới quyền trực tiếp. Họ cảm thấy ít được an toàn hơn trong môi trường của mình để thể hiện bản thân thật sự khi lãnh đạo của họ có 45 phút nợ ngủ tích lũy. Và, và một số người trong số này đã tích lũy vài giờ nợ ngủ. Vì vậy, và có một mối quan hệ tuyến tính giữa mức độ an toàn tâm lý và số giờ ngủ mà nhà lãnh đạo đã có.
    Bài nghiên cứu này thật sự thú vị và có sức hấp dẫn bởi vì người lãnh đạo không hề nhận ra rằng họ không thể nhận thức được sự suy giảm nhận thức, thể chất và cảm xúc của bản thân, đúng không? Nhưng đó là điều rất thâm hiểm của việc thiếu ngủ, bạn không thể thực sự biết được khi nào bạn đang hoạt động ở mức thấp hơn. Bạn chỉ thích nghi với mức hoạt động thấp đó. Nhưng mọi người xung quanh bạn đều cảm nhận được điều đó, phải không? Chỉ cần nhìn cách bạn giữ khuôn mặt của mình, cách bạn thể hiện cảm xúc, loại giao tiếp bằng mắt mà bạn thực hiện, mức độ kiên nhẫn của bạn. Và bạn nghĩ về cách mà việc thiếu ngủ, bạn biết đấy, đã ảnh hưởng đến bạn, và tôi nghĩ đây thật sự là điều mà nghiên cứu này đưa ra. Nó không chỉ đơn giản là việc thiếu ngủ không ảnh hưởng đến tôi, đúng không? Nó sẽ tác động đến mọi người mà tôi tiếp xúc. Và từ góc độ kinh doanh, chỉ từ một góc độ số liệu thuần túy, Google đã thực hiện một nghiên cứu mang tên Aristotle và họ đã xem xét một chu kỳ, họ đã xem xét một loạt các chỉ số khác nhau liên quan đến hiệu suất nhóm. Và điều nổi bật trong nghiên cứu đó là yếu tố tiên đoán hiệu suất nhóm tốt nhất là mức độ mà nhóm cảm thấy an toàn về tâm lý, cảm thấy an toàn trong môi trường của họ để có thể thể hiện bản thân thật sự. Và họ đã đạt được kết quả là 4,5 triệu đô la nhiều hơn so với các nhóm thiếu an toàn tâm lý.
    Vì vậy, đây là một khái niệm rất quan trọng mà tôi không nghĩ nhiều người nói đến. Nhưng khi chúng ta trở lại với khái niệm nguyên tắc không trung lập, đúng không? Và những hành vi nào khuyến khích, cho phép bạn sống theo giá trị của mình và thể hiện bản thân tốt nhất có thể, việc giảm thiểu nợ ngủ nằm ngay ở đầu danh sách.
    Và liên quan đến tai nạn và chấn thương, có sự tương quan nào giữa việc tự gây thương tích và các tai nạn mà bạn gây ra cho người khác, có sự tương quan giữa điều đó và nợ ngủ không? Rất rõ ràng rằng càng mang nhiều nợ ngủ, bạn càng có khả năng gặp tai nạn cao hơn, bạn biết đấy, bạn sẽ có xu hướng chấp nhận rủi ro nhiều hơn. Và vâng, chúng ta thấy điều này trong lĩnh vực y tế, chúng ta thấy điều này trong các tai nạn xe hơi. Và đúng vậy, danh sách còn dài.
    Tai nạn xe hơi. Một nghiên cứu năm 2016 của Quỹ An toàn Giao thông cho thấy rằng những người lái xe báo cáo rằng họ thường ngủ từ bốn đến năm giờ mỗi ngày có tỷ lệ tai nạn cao gấp 5,4 lần so với những người lái xe ngủ thường xuyên từ bảy giờ hoặc hơn mỗi ngày, điều đó thật đáng sợ.
    Vâng, tôi biết, đúng vậy, khi chúng ta nghĩ về giấc ngủ, chúng ta không trở nên tốt hơn trong việc đó với tư cách một xã hội. Và tôi nghĩ chúng ta đang tiếp cận cuộc trò chuyện này từ một góc độ sai lầm, bạn biết đấy, chúng ta đang bảo mọi người chỉ cần dành nhiều thời gian hơn trên giường mà không giải quyết các hành vi thực sự cho phép chúng ta dễ ngủ và ngủ ngon. Bạn biết đấy, đối với tôi, đó là cuộc trò chuyện này. Và, và nó không chỉ về việc dành nhiều thời gian hơn trên giường. Và đúng, điều đó có thể cần phải xảy ra. Nhưng nó là về, bạn sẽ không đến được đó đối với những người, những người không nghĩ về tất cả mọi thứ liên quan đến nhịp sinh học mà chúng ta đang nói đến. Và, bạn biết đấy, một số yếu tố môi trường, lạnh, tối, yên tĩnh, đúng, điều đó quan trọng. Nhưng, nhưng ở một cấp độ cơ bản, tôi nghĩ mọi người không tham gia vào các hành vi sẽ cho phép chúng ta trả nợ giấc ngủ.
    Nghiên cứu khác mà tôi tìm thấy rất thú vị là một nghiên cứu năm 2021 cho thấy rằng việc ngủ ít hơn bảy giờ liên quan đến nguy cơ chấn thương tăng cao. Và nếu điều này kéo dài ít nhất 14 ngày, nguy cơ chấn thương cơ và xương cao gấp 1,7 lần, gần gấp hai lần. Vì vậy, nếu ai đó đi tập gym nhiều và thích tập thể dục, nếu tôi có nợ ngủ cao, thì tôi có khả năng bị chấn thương cao gấp gần hai lần nếu điều đó kéo dài, thật điên rồ.
    Vâng, điều đó là. Vâng. Và bạn biết đấy, tôi rất biết ơn vì tôi nghĩ mọi người cuối cùng đang nhận ra rằng giấc ngủ là hiệu suất tự nhiên lớn nhất và câu trả lời mà chúng ta có trên hành tinh này. Vâng, điều đó rất rõ ràng trong tất cả các nghiên cứu mà chúng ta đang thực hiện.
    Còn giấc ngủ và tình dục thì sao?
    Tình dục với một đối tác là một hành vi thúc đẩy sức khỏe. Và chúng tôi đã tìm thấy điều đó trong nghiên cứu của mình. Bạn đã thực hiện nghiên cứu gì?
    Vâng, ý tôi là, chúng tôi thực sự chưa công bố nó. Vậy nên đây là dữ liệu sơ bộ, nhưng những người báo cáo rằng họ có quan hệ tình dục trước khi đi ngủ, trong vài giờ trước khi họ dự định ngủ với một đối tác, có các chỉ số giấc ngủ và phục hồi tốt hơn.
    Bạn đã nói “với một đối tác” một cách rất có chủ ý.
    Tôi đã nói vậy. Vâng, chúng tôi không thấy cùng một hiệu ứng khi mọi người có quan hệ tình dục mà không có một đối tác và báo cáo.
    Làm thế nào để bạn có quan hệ tình dục mà không có một đối tác?
    Ý tôi là, được rồi, tôi nên nói một đối tác, như là một người phối ngẫu hoặc bạn trai, hoặc, bạn biết đấy, một người mà bạn thường xuyên ở bên. Vì vậy, chúng tôi không đang nói về, tôi đoán, những cuộc tình một đêm. Xin lỗi, tôi nên làm rõ.
    Tôi nghĩ bạn có ý là không có một con người nào cả.
    Ôi, hiểu rồi. Vâng, chúng tôi đang nói về tình dục giữa con người ở đây. Vâng.
    Thì có sự tương tự nào không khi thủ dâm? Có không?
    Chúng tôi không thấy hiệu ứng lớn với thủ dâm.
    Có người nào báo cáo rằng họ đang theo lịch trình không?
    Họ chắc chắn có.
    Họ có đấy.
    Tôi nên nói rằng hoàn toàn tùy chọn để theo dõi. Vì vậy, mọi người có thể chọn tham gia theo dõi những điều này. Một lần nữa, nó hoàn toàn được vô danh. Chúng tôi không có khả năng biết ai đang làm gì trong việc theo dõi nhật ký và hành vi. Nhưng vâng, vì vậy chúng tôi thực sự không thấy bất kỳ hiệu ứng lớn nào với, với thủ dâm và bất kỳ chỉ số nào về giấc ngủ và phục hồi. Vì vậy không, không có hiệu ứng mạnh ở đó.
    Chúng ta đã nói về việc tập thể dục trước khi đi ngủ lúc nãy. Bây giờ, nếu tôi có quan hệ tình dục trước khi đi ngủ, và bạn biết đấy, nó kéo dài một thời gian dài, liệu điều đó có không làm sản sinh ra nhiều adrenaline và đánh thức tôi dậy không?
    Vậy sau đó, điều đó phụ thuộc. Nếu bạn xuất tinh, thì bạn sẽ giải phóng oxytocin, là một chất hóa học giúp làm dịu.
    Xin chào các bạn, thường thì sau khi xuất tinh, họ thường cảm thấy buồn ngủ vì sự giải phóng oxytocin. Nhưng điều này quay lại với quan điểm của tôi về việc thủ dâm. Bạn không giải phóng oxytocin khi bạn thủ dâm sao? Đúng rồi. Tôi nghĩ, oxytocin liên quan đến sự kết nối. Đúng vậy. Tôi nghĩ rằng, và có thể đó là lý do tại sao chúng ta thấy những tác động mạnh mẽ này khi bạn quan hệ tình dục với một đối tác hoặc một người phối ngẫu, là vì bạn nhận được lợi ích của sự kết nối đẹp đẽ với đối tác và người phối ngẫu của bạn, miễn là mọi thứ diễn ra suôn sẻ. Sau đó, bạn giải phóng oxytocin, điều này khiến bạn cảm thấy được kết nối và an toàn. Và tôi nghĩ rằng tất cả những điều này, loại điều kiện này giúp bạn dễ dàng đi vào giấc ngủ và có thể duy trì giấc ngủ.
    Điều đó thật hợp lý. Bởi vì tôi thực sự cảm thấy rất, rất mệt sau khi quan hệ với đối tác của mình. Và tôi luôn thắc mắc tại sao lại như vậy. Tôi không biết phụ nữ, dường như có vẻ như phụ nữ muốn ở lại và âu yếm, trò chuyện một chút nữa sau khi quan hệ. Nhưng đàn ông, dường như lại buồn ngủ và thiếp đi. Hoặc muốn bỏ đi, đó có thể là một phần của khuôn mẫu đã tồn tại khá lâu trong tiền sử.
    Một điều khác mà tôi muốn nói với bạn, vì nó trở thành một nỗi ám ảnh lớn trong cuộc sống của tôi là từ này, tôi đoán không phải là một từ, mà là một chữ viết tắt, HRV, biến đổi nhịp tim, nhưng tôi đã trở nên vô cùng mê mẩn với nó. Có lẽ có thể nói là quá mê mẩn. Tôi kiểm tra nó mỗi ngày. Điều đầu tiên tôi làm khi tỉnh dậy vào buổi sáng là nhìn vào nó, chỉ để hiểu cơ thể tôi đã phục hồi như thế nào từ đêm trước. HRV là gì?
    Nó đơn giản là khoảng thời gian giữa các nhịp tim và nó là một chức năng của tim, nhưng nó bắt nguồn từ hệ thống thần kinh tự động. Như chúng ta đã nói, hệ thống thần kinh tự động có hai nhánh, đối giao cảm và giao cảm. Đối giao cảm là nghỉ ngơi và tiêu hóa, còn giao cảm là chiến đấu hoặc chạy trốn. Và cả hai đều cạnh tranh để gửi tín hiệu đến tim. Khi bạn hồi phục tốt, tim của bạn sẽ phản ứng với cả hai nhánh của hệ thống thần kinh tự động theo một cách rất năng động. Vì vậy, bất kể bạn muốn làm gì và những gì đang xảy ra trong môi trường của bạn, bạn sẽ có khả năng phù hợp hơn khi bạn hồi phục tốt hơn, nếu bạn hiểu ý tôi. Bạn sẽ có thể phản ứng và phản hồi với căng thẳng môi trường theo cách có hiệu suất cao hơn, có lẽ là cách tốt nhất để diễn đạt điều đó. Vì vậy, biến đổi nhịp tim là một cách đo lường khả năng thích nghi của bạn với môi trường của bạn theo cách chức năng.
    Và một biến đổi nhịp tim cao, tức là nhịp tim có sự thay đổi nhiều hơn, là tốt. Đúng vậy, càng nhiều tính biến đổi, càng tốt. Vì vậy, một biến đổi nhịp tim cao nên tương quan với khả năng thích nghi tốt hơn với căng thẳng môi trường.
    Vậy một biến đổi nhịp tim thấp sẽ nghe giống như thế này. Boom, boom, boom, boom, boom, boom. Rất, rất nhất quán, không tốt. Một biến đổi nhịp tim cao sẽ nghe giống như boom, boom, boom, boom. Rất đa dạng. Hoàn hảo. Đó là một mô tả tuyệt vời.
    Sự biến đổi đó là tốt hơn. Bạn nghĩ rằng nếu điều gì đó nhất quán, nó sẽ tốt hơn. Tôi biết, trong tất cả các trường hợp khác thì đúng như vậy. Nhưng trong trường hợp của biến đổi nhịp tim, thì điều đó rất phản trực giác. Thật tuyệt khi biến đổi nhịp tim có thể điều chỉnh được đến một mức độ.
    Biến đổi nhịp tim tốt, trung bình là gì?
    Mọi thứ đều dựa vào gen. Rất khó, đúng không? Bởi vì tôi không biết biến đổi nhịp tim của bạn khi bạn sinh ra là gì, đúng không? Vì vậy, tôi không biết tiềm năng biến đổi nhịp tim của bạn là gì. Và tôi nghĩ đó là điều duy nhất tôi có thể nói và tôi nghĩ cách mà mọi người cần suy nghĩ về nó là khi bạn vào nền tảng root, ví dụ, bạn sẽ có biến đổi nhịp tim của bạn. Bạn sẽ phát triển một mức cơ bản. Và tôi nghĩ điều mọi người cần hiểu là mọi hành vi bạn đã thực hiện, mọi lựa chọn bạn đã thực hiện dẫn đến khoảnh khắc đó sẽ xác định biến đổi nhịp tim cơ bản của bạn. Vì vậy nếu bạn uống rượu, dùng ma túy và có nhiều chấn thương thời thơ ấu, điều đó có thể thực sự dẫn đến biến đổi nhịp tim cơ bản thấp hơn so với tiềm năng của chính bạn, đúng không? Điều đó thật khó để so sánh vì tất cả những điều đó, nhưng rồi còn gen, kích thước tim, giới tính, tất cả những điều đó đều có ảnh hưởng đến biến đổi nhịp tim của bạn, trên mức cơ bản của bạn. Vì vậy, bạn không muốn so sánh. Không có điều gì tốt nói rằng, tôi nghĩ rằng càng cao càng tốt, nói chung.
    Trung bình là gì?
    Nó phụ thuộc vào độ tuổi. Vì vậy, nó sẽ giảm dần, mỗi năm, biến đổi nhịp tim của bạn sẽ giảm một chút. Tôi nghĩ khoảng ba đến bốn phần trăm gì đó, mà khá nhiều. Trung bình trên nền tảng root từ những người 20 đến 30 tuổi khoảng 65, 70, từ 30 đến 40 tuổi thì thấp hơn một chút, từ 40 đến 50 tuổi thì khoảng 50. Vì vậy, chắc chắn nó sẽ xấu đi khi bạn già đi, nhưng tôi nghĩ lý do mà mọi người ám ảnh về nó là nó thực sự là một dấu hiệu rất tốt của trạng thái tổng thể của sức khỏe tâm lý, thể chất và cảm xúc của bạn.
    Phụ nữ và đàn ông có sự khác biệt trong biến đổi nhịp tim không?
    Có, đúng vậy. Vì vậy, nói chung, nam giới sẽ có biến đổi nhịp tim cao hơn phụ nữ, tôi nghĩ, ở mức cơ bản, kích thước tim lớn hơn.
    Tôi đang cố gắng nâng cao biến đổi nhịp tim của mình. Những điều quan trọng nhất tôi cần suy nghĩ là gì? Bởi vì dường như điều này là một bí ẩn về việc biến đổi nhịp tim.
    Vì vậy, có chắc chắn một số điều sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến biến đổi nhịp tim của bạn, thời gian ngủ dậy. Vì vậy, ổn định thời gian đi ngủ và thức dậy, thời điểm thức dậy là phần số một. Bạn muốn thức dậy vào một thời gian đều đặn mỗi ngày, bạn muốn nhận được nhiều ánh nắng mặt trời ngay khi bạn thức dậy, bạn muốn nhận được nhiều ánh sáng tự nhiên trong suốt cả ngày.
    Tất cả những điều này sẽ tác động đến viêm nhiễm và cortisol, tất cả những thứ được lưu thông trong cơ thể chúng ta mà chúng ta cần phải lưu thông. Khi chúng ta không thực hiện một số hành vi này, chúng sẽ không được lưu thông trong cơ thể, dẫn đến những tác động tiêu cực sau này. Bạn muốn giảm bớt căng thẳng trong suốt cả ngày. Căng thẳng không phải là xấu, nhưng chúng ta cần chủ động quản lý những giai đoạn căng thẳng với các mức độ nghỉ ngơi phù hợp. Khi chúng ta cứ đi mãi, đi mãi và chỉ có thể duy trì điều đó trong một khoảng thời gian nhất định. Vậy nên, việc chủ động với chu kỳ nghỉ ngơi trong lúc căng thẳng trong suốt cả ngày là rất quan trọng. Khi tiếp tục, chúng ta muốn ăn phần lớn calo vào buổi sáng, rất nhiều protein. Chúng ta muốn đảm bảo rằng chúng ta nhận được nhiều protein. Tôi nghĩ rằng nhiều người có thể không nhận đủ protein. Chúng ta cần ăn nhiều protein vào buổi sáng. Ngừng ăn vài giờ trước khi đi ngủ và đảm bảo rằng bạn được cung cấp đủ nước trong suốt cả ngày. Vâng, chắc chắn rồi. Tôi có thể nói rất sâu về các giao thức tập luyện tối ưu, nhưng, nói tóm lại, chúng ta muốn đảm bảo rằng chúng ta phân cực hóa việc tập luyện của mình, nghĩa là chúng ta thực hiện các bài tập với cường độ cao (zone five), mà ở đó chúng ta phải thở dốc vài lần mỗi tuần. Khoảng hai đến ba lần mỗi tuần. Sau đó, chúng ta muốn tập luyện cường độ thấp (zone two), chỉ khoảng 60% nhịp tim tối đa. Chúng ta muốn thực hiện điều này khoảng từ 200 đến 300 phút mỗi tuần, mà tôi biết nghe có vẻ nhiều. Khuyến nghị là 150 phút, nhưng tôi nghĩ rằng điều đó không đủ, nếu nói thẳng ra. Nhưng nếu chúng ta đang nói về việc tối ưu hóa sự biến đổi nhịp tim, đó sẽ là giao thức mà chúng ta muốn. Chúng ta muốn tập tạ vài lần mỗi tuần. Đó sẽ là cách để tối đa hóa sự tương tác giữa hệ tim mạch và hệ thần kinh. Đúng vậy, chắc chắn có cách tập luyện để làm điều đó. Và những gì tôi vừa mô tả sẽ giúp bạn đạt được điều đó. Chúng ta đã nói về ăn uống có thời gian hay ngừng thức ăn ba giờ trước khi chúng ta dự định đi ngủ. Rất quan trọng. Không uống rượu. Rõ ràng, một lần nữa, nếu chúng ta muốn tối ưu hóa khả năng thích ứng với căng thẳng môi trường, điều này sẽ cải thiện sự biến đổi nhịp tim của chúng ta. Rất quan trọng. Chúng ta phải kiêng rượu. Và tôi muốn nói rằng việc dành đủ thời gian trên giường là rất quan trọng. Điều này có nghĩa là không tích lũy nợ ngủ. Còn việc có bạn bè thì sao? Vâng, kết nối, việc có bạn bè bên cạnh những người ủng hộ giá trị của bạn là điều thiết yếu. Chúng ta đã nói một chút về tập thể dục ở đó, nhưng cũng có cả sự lười biếng trong cuộc sống của chúng ta. Tôi đã xem một số nghiên cứu cách đây vài năm, mà tôi đã đưa vào cuốn sách đầu tiên của mình, cho thấy rằng ở thế giới phương Tây, chúng ta ngày càng trở nên ít vận động hơn. Nó như một biểu đồ giảm dần cho thấy mỗi năm con người ít vận động hơn bởi vì giờ đây chúng ta có Uber và chúng ta làm việc nhiều hơn trong văn phòng, thậm chí còn nhiều hơn từ nhà và chúng ta tối ưu hóa hoạt động ra khỏi cuộc sống của mình. Điều này chắc chắn có ảnh hưởng đến sự biến đổi nhịp tim. Không có nghi ngờ gì về việc hành vi ít vận động, bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng nơi chúng ta sai là nghĩ rằng mình có thể thức dậy và tập thể dục trong một giờ và sau đó cho phép mình ngồi trong suốt phần còn lại của ngày. Nhưng chúng ta biết rằng đối với những người ngồi hơn bốn giờ liên tục, việc ngồi một chỗ trong bốn giờ là liên quan đến tỷ lệ tử vong tăng cao. Vì vậy, bốn giờ hành vi ít vận động, mà, bạn biết đấy, là ngồi một chỗ liên tục. Do đó, giao thức lý tưởng, nếu chúng ta muốn cải thiện tất cả các thông số sức khỏe mà chúng ta đang nói đến, đặc biệt là sự biến đổi nhịp tim, bạn muốn phân chia thời gian ít vận động của mình. Vì vậy, mỗi nửa giờ đến một giờ, bạn muốn đứng dậy, di chuyển trong khoảng năm phút và sau đó quay trở lại công việc của mình.
    Vào năm 2020, bạn đã viết một bài báo đề xuất năm cách để cải thiện HRV. HRV, như tôi đã nói, rất quan trọng vì nó liên quan đến tất cả các chỉ số sức khỏe này. Nó liên quan đến miễn dịch. Nó liên quan đến tất cả những điều thực sự quan trọng. Và có một vài gợi ý bất ngờ mà bạn đã đề xuất trong bài báo đó. Một trong số đó là thực hành lòng biết ơn. Vâng. Ý tôi là, nghiên cứu cho thấy rằng thực sự nhận được lòng biết ơn có tác động mạnh mẽ nhất đến tâm trạng và cảm giác hạnh phúc của chúng ta. Vì vậy, nếu tôi nhận được một bức thư cảm ơn, chẳng hạn, và thực sự cảm nhận điều đó, nó sẽ có tác động lâu dài lớn nhất đến cảm giác hạnh phúc của tôi. Nhưng cũng có nhiều nghiên cứu tuyệt vời cho thấy việc cảm ơn và bày tỏ lòng biết ơn cũng có nhiều tác động tích cực đến chức năng tâm lý của chúng ta. Và tôi nghĩ điều này nhấn mạnh yếu tố tâm lý của sức khỏe, HRV và giấc ngủ và tất cả những thứ mà chúng ta đã nói đến như căng thẳng và lo âu. Bạn đang hoàn thành bằng Tiến sĩ tâm lý học, đúng không? Đúng rồi. Vâng. Và điều này lại liên quan đến một điều đã được viết trong bài báo đó, nơi bạn nói về tư duy phát triển. Một lần nữa, đó là tâm lý học. Vậy tại sao điều này lại quan trọng? Tư duy phát triển này, tâm lý lòng biết ơn, tại sao điều đó lại quan trọng? Vâng. Tôi nghĩ điều này liên quan đến việc liệu chúng ta có cảm thấy rằng sự phát triển trong tương lai là khả thi hay không. Bạn biết đấy, chúng ta có cảm thấy mình có tiềm năng để phát triển và học hỏi không? Và chúng ta có cảm thấy lạc quan về tương lai không? Thực sự đó chính là những gì tư duy phát triển thể hiện, đúng không? Và bạn có thể hình dung rằng nếu bạn không cảm thấy lạc quan về tương lai, bạn không cảm thấy rằng sự phát triển là khả thi. Bạn cảm thấy mình bị giới hạn trong khả năng của mình, đúng không? Và bạn cảm thấy hạn chế trong sự hạnh phúc của mình.
    Vì vậy, tôi nghĩ rằng có một mối liên hệ rất mạnh mẽ giữa việc tin rằng tương lai là tích cực và điều đó sẽ được thể hiện qua một chỉ số như biến thiên nhịp tim. Nó sẽ thể hiện một cách sinh lý học. Đây là một tác giả có tên là Sean Anker. Ồ, Sean Aker. Đúng rồi. Từ Harvard. Vâng. Có rất nhiều công trình nghiên cứu về ý tưởng này về tư duy phát triển như một cách để phản tác dụng lại căng thẳng, điều mà tôi thấy thật thú vị. Anh ấy đã tìm ra rằng các bác sĩ trong trạng thái tâm lý tích cực chẩn đoán nhanh hơn 19% và chính xác hơn so với các bác sĩ trung lập. Anh ấy cũng phát hiện ra rằng những nhân viên tích cực có năng suất cao hơn 31% so với những nhân viên tiêu cực. Vâng. Tôi nghĩ rằng hoàn cảnh sống của chúng ta, chắc chắn có thể ảnh hưởng đến chúng ta theo cách này hay cách khác, nhưng tôi cũng nghĩ rằng chúng ta có một khuynh hướng di truyền về việc nhìn nhận cốc nước là nửa rỗng hay nửa đầy. Tôi nghĩ rằng có điều gì đó trong nghiên cứu và tài liệu này, nhưng tất cả những điều chúng ta đang nói đến đều cung cấp một nền tảng, đúng không? Vì vậy, rất nhiều vấn đề sinh lý mà chúng ta đang nói đến, vấn đề theo nhịp sinh học, giấc ngủ, phục hồi, đúng không? Quản lý căng thẳng, khi chúng ta ăn uống, cách chúng ta tập luyện, đúng không? Tất cả những điều này giúp định vị chúng ta để tôi nghĩ rằng chúng ta có thể phát huy tư duy của mình theo cách hiệu quả nhất, đúng không? Khi chúng ta không chăm sóc những vấn đề sinh lý này, chúng ta không cảm thấy rằng mình có mục đích. Nói chuyện với chúng ta. Chúng ta không cảm thấy có đủ kỹ năng và nguồn lực để làm những điều mà chúng ta muốn làm trong cuộc sống. Rất khó để thuyết phục bản thân vào một tương lai tốt đẹp hơn, đúng không? Và rất khó để điều chỉnh tư duy của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta có thể chú ý đến một số điều sinh lý và tâm lý này, thì thực sự chúng ta có thể bắt đầu nắm quyền kiểm soát tư duy của mình nhiều hơn. Vì vậy, tôi nghĩ rằng nhiều lúc, điều này, tôi nghĩ, gây thất vọng trong lĩnh vực tâm lý học, chúng ta nói về tư duy phát triển mà không thực sự nói về những hành vi thực sự nằm nền tảng cho điều đó, bạn biết không? Và, và, và đó là lý do mà tôi đang cố gắng làm, đó là, bạn biết không, có những ảnh hưởng cốt lõi, sinh lý và tâm lý, mà nếu chúng ta có thể hiểu và xây dựng một cấu trúc hạ tầng để cho những hành vi đó được hiện thực hóa trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, thì chúng ta sẽ ở trong vị trí để có một tư duy phát triển, đúng không? Nhưng nếu không có nền tảng của những thói quen và hành vi tốt, thì thật khó để tin rằng tương lai là tươi sáng.
    Điều này đặt ra câu hỏi về điều mà tôi biết có nhiều người nghĩ khi nghe những cuộc trò chuyện như thế này, họ nghĩ, ôi, nhưng tôi không có động lực, Kristen, bạn biết đấy, và có một cuộc trò chuyện liên tục về việc cái nào đến trước. Là hành động hay là động lực? Rõ ràng, trong cuộc sống của tôi, tôi đã thấy một mối liên hệ hai chiều rõ ràng giữa những gì tôi làm và cảm giác của tôi, và cảm giác của tôi và những gì tôi làm. Vì vậy, nếu tôi muốn ảnh hưởng đến điều này, tôi sẽ làm điều ngược lại. Nếu tôi muốn cảm thấy tuyệt vời, tôi phải tập trung vào hành động của mình. Và nếu tôi muốn hành động tốt, tôi sẽ tập trung vào cách tôi cảm thấy, ví dụ, bạn biết ý tôi không? Bởi vì mọi người nghe, bạn biết không, về sự kỷ luật mà bạn thực hành trong cuộc sống của mình và họ nghĩ, ôi trời, cô ấy phải có rất nhiều động lực. Những người đang xem truyền hình tồi tệ lúc 3 giờ sáng và ăn thức ăn kém lúc 3 giờ sáng, họ nhìn bạn và nghĩ, cô ấy có điều gì đó mà tôi thì không có. Vì vậy, tôi không thể liên hệ. Bạn biết đấy, tôi không thể trở thành một Kristen. Thông điệp mà những người đó cần nghe là gì? Những người cảm thấy động lực là vấn đề của họ.
    Ý tôi là, tôi nghĩ điều quan trọng là hiểu làm thế nào để chúng ta thực sự sản xuất năng lượng, đúng không? Bởi vì đó thực sự là điều cốt lõi, động lực là gì, đúng không? Nó là năng lượng, đúng không? Và có một vài yếu tố ảnh hưởng đến khả năng sản xuất năng lượng của chúng ta hoặc giới hạn động lực. Nó được gọi là, ôi, là sự định giá. Vậy chúng ta cảm thấy nhiệm vụ đó có liên quan như thế nào và sau đó là cách chúng ta cảm nhận về nhiệm vụ đó. Nó khó khăn hay dễ dàng? Nó thử thách không? Vậy nên, sự định giá và cảm nhận sẽ cùng nhau tác động để giới hạn khả năng động lực của bạn.
    Được rồi. Thế định giá tôi nghe như là lý do, như là tại sao điều này lại quan trọng. Chính xác. Đó là mức độ liên quan của nó đối với tôi. Điều đó thật thú vị bởi vì trong cuốn sách của tôi, tôi đã viết về một điều gọi là phương trình kỷ luật. Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, tôi nghĩ bạn đã tóm tắt một chút về điều đó. Đúng rồi. Đúng rồi, chắc chắn. Tôi có nghĩa là điều này đã được hiểu rõ, đúng không? Trong lĩnh vực tâm lý học và sinh lý học rằng, vâng, chúng ta đều có động lực tiềm năng và hai điều mà ảnh hưởng đến nó là cách chúng ta định giá tình huống và cách chúng ta cảm nhận về nó. Vì vậy, trong phương trình kỷ luật của tôi, đây là phương trình. Kỷ luật = sức mạnh của lý do cá nhân của một người + phần thưởng của việc theo đuổi – chi phí của việc theo đuổi.
    Hoàn hảo. Tôi thích điều đó. Vâng. Điều đó thật đẹp. Và tôi nghĩ rằng điều đó hoàn toàn đúng. Rõ ràng. Vâng, chắc chắn. Nhưng tôi nghĩ, và tôi sẽ nói, bạn biết không, một trong những lý do mà tôi nghĩ các đội của tôi luôn thành công là tôi đã áp dụng nguyên tắc đó lặp đi lặp lại trong môi trường của mình. Tôi giúp các vận động viên của mình hiểu lý do, lý do cá nhân của họ, như tại sao họ lại xuất hiện mỗi ngày trên sân. Điều đó liên quan đến những giá trị cá nhân của họ, không phải giá trị của đội. Đúng không? Và sau đó tôi đã làm cho môi trường trở nên thử thách, đúng không? Để họ có thể cảm thấy hào hứng với công việc mà họ đang làm mỗi ngày, đúng không? Và tôi cố gắng làm điều đó ở cấp độ cá nhân. Và đó là lý do mà nhiều đội hoạt động kém hiệu quả, thực sự là vì các lãnh đạo không hiểu mối quan hệ giữa sự định giá và cảm nhận.
    Như tôi thực sự nghĩ rằng nếu bạn có thể hiểu điều đó, và bạn đã viết một cuốn sách về nó, đúng không? Vì vậy, mọi người có thể đọc cuốn sách này. Và nếu các nhà lãnh đạo có thể áp dụng, hiểu tầm quan trọng của việc thiết lập, tạo ra cơ sở hạ tầng mà bạn khai thác vào các giá trị cá nhân của từng người và cách mà nó liên quan đến nhiệm vụ, bạn sẽ có động lực. Giống như bạn sẽ làm tăng tiềm năng động lực. Điều đó khiến tôi nghĩ rằng, theo một cách nào đó, những người đang lắng nghe điều này ngay bây giờ có thể đang trong một vòng xoáy tích cực mà không hề hay biết, hướng tới người mà họ muốn trở thành, hoặc trong một vòng xoáy giảm dần khỏi người mà họ muốn trở thành. Bởi vì nếu bạn xuất hiện và hành động theo cách đúng đắn, thì bạn sẽ giải phóng năng lượng, bạn sẽ cảm thấy tốt, điều đó có nghĩa là bạn có nhiều khả năng xuất hiện và hành động đúng cách hơn. Và vòng xoáy đó sẽ đi lên. Nhưng nếu bạn xuất hiện theo cách sai, điều đó có nghĩa là bạn có thể sẽ cảm thấy hơi chán nản. Bạn sẽ gặp rất nhiều rối loạn nhịp sinh học, bạn sẽ không cảm thấy tuyệt vời, điều đó có nghĩa là bạn có ít khả năng xuất hiện theo cách đúng đắn, năng lượng thấp, tất cả những điều đó đều là vòng xoáy giảm. Vì vậy, nếu bạn đang ở trong vòng xoáy giảm đó, tôi sẽ đoán rằng cách duy nhất để thoát ra khỏi nó, nghĩa là bạn nghe một podcast, nhưng điều đó sẽ không giúp bạn thoát ra khỏi nó chỉ bằng một mình nó. Nó sẽ bắt đầu từ việc bạn đưa ra một quyết định khác biệt tại một thời điểm nào đó, và điều đó có thể là một quyết định rất, rất nhỏ. Vâng. Và tôi nghĩ rằng đó là một phần lớn công việc tôi đang làm ngay bây giờ là cố gắng tìm ra thực sự phân loại đó. Nếu ai đó thực sự muốn thay đổi, họ nên bắt đầu từ đâu? Họ nên bắt đầu từ đâu? Bạn biết đấy, tôi sẽ nói là giấc ngủ, thời gian thức dậy, như là thức dậy vào cùng một giờ mỗi ngày và nhận được nhiều ánh sáng nhất có thể trong khả năng của mình, điều đó sẽ thiết lập tâm trạng cho phần còn lại của ngày và đặt bạn vào vị trí mà bạn có thể ngủ vào một giờ đều đặn đêm này qua đêm khác. Như bạn phải giải quyết vấn đề đó. Điểm thứ hai là tôi sẽ gộp khung thời gian ăn uống của bạn lại với nhau, bạn biết đấy, giữ nó trong khung thời gian 10 giờ, ăn hết tất cả calo của bạn trong khung thời gian 10 giờ và cố gắng để có một khoảng thời gian 2 giờ giữa khi bạn có xu hướng ngủ và bữa ăn cuối cùng của bạn. Chỉ cần hai điều đó là đã khá thấp về rào cản gia nhập, đúng không? Và điều đó sẽ cải thiện tâm trạng. Bạn sẽ cải thiện thành phần cơ thể của mình, đúng không? Chỉ bằng cách thu hẹp khung thời gian đó, bạn sẽ, bạn biết đấy, tất cả những tác động mà chúng ta đã nói về về các tác động tim mạch và chuyển hóa chỉ từ việc ổn định giấc ngủ, thời gian thức dậy, các tác động tâm trạng từ việc ổn định giấc ngủ, thời gian thức dậy, điều đó sẽ giúp bạn có một mối quan hệ tốt hơn với ánh sáng, đúng không? Mà chúng ta biết rằng ánh sáng là cốt lõi của sức khỏe và chức năng con người. Vì vậy, hai điều đó tôi sẽ nói là điểm khởi đầu. Và tôi nghĩ rằng tác động hạ lưu chỉ từ hai điều đó là khá sâu sắc. Và sau đó, tôi nghĩ rằng song song với việc đó, hãy tìm ra bạn thực sự muốn trở thành ai trong thế giới này? Như thế nào, bạn muốn danh tính của bạn là gì? Bạn biết đấy, và tôi không biết rằng mọi người thực sự suy nghĩ đủ về điều đó. Và có rất nhiều sự phân tâm trong thế giới này. Ý tôi là, chúng ta có thể tự làm ngợp bản thân mình với hàng tá thứ, nó cứ liên tục đổ về phía chúng ta, và chúng ta không thể phân biệt, chúng ta chưa làm việc để có thể phân biệt điều gì thực sự quan trọng với chúng ta. Như chúng ta không có khả năng để hướng dẫn suy nghĩ và sự chú ý của mình theo cách có phần thưởng, đúng không? Bởi vì chúng ta chưa xây dựng được kỹ năng hoặc cơ bắp đó. Vì vậy, tôi nghĩ rằng việc kiểm soát điều đó là một cách khác, đó là thực sự tìm ra mối quan hệ của mình với công nghệ là gì? Như tôi muốn làm cho điều đó trở thành gì? Bạn biết đấy, tôi thực sự muốn tiêu tốn thời gian của mình như thế nào? Bạn đã viết điều đó xuống chưa? Chắc chắn rồi. Tuyệt đối. Và hình thức đó sẽ như thế nào hoặc bạn đã sử dụng phương tiện gì? Ô, bảng tầm nhìn hoặc một cái gì đó? Ô, chỉ là bút và giấy. Ý tôi là, tôi có, vâng, tôi có, bạn biết đấy, tôi xem lại điều này mỗi quý. Ừm, bạn biết đấy, những gì tôi coi trọng? Những gì tôi quan tâm? Tôi muốn tiêu tốn thời gian của mình như thế nào? Và điều đó đã trở thành nền tảng mà tôi đưa ra tất cả các quyết định của mình. Những gì Evernote của bạn nói? Ôi, tôi có nghĩa là, về cách mà tôi suy nghĩ về lý do tại sao tôi có danh sách các giá trị của mình, đúng không? Nó luôn bắt đầu từ đó, đúng không? Giá trị của bạn là gì? Vì vậy, phát triển, tác động, sự khoan dung, lòng từ bi và sự hiện diện. Đó là năm giá trị hàng đầu của tôi. Và tôi, và tôi, tôi thiền về những điều đó. Tôi, bất cứ khi nào tôi, bạn biết đấy, tôi sẽ tìm kiếm, tôi có một số tác giả yêu thích của tôi đã viết khá nhiều về tất cả những điều khác nhau đó, như là, bạn biết đấy, James Baldwin về lòng từ bi và sự khoan dung và, ừm, tôi đã rời bỏ tác động và phát triển. Tôi rất thích công việc của cô ấy. Nhưng vâng, tôi nghĩ rằng thực sự kết nối với những niềm tin và giá trị đó thực sự trông như thế nào trong hành động? Đúng chứ? Nếu tôi không biết, điều gì đó, điều gì đó trông như thế nào trong hành động, nếu tôi không biết sự khoan dung trông như thế nào trong hành động, thì làm thế nào tôi thực sự thực hiện điều đó trong cuộc sống hàng ngày của mình? Đúng không? Vì vậy, bạn phải, bạn phải viết về nó. Bạn phải nội tâm hóa nó. Và sau đó bạn phải thực hành hành vi đó. Đúng không? Vì vậy, trong Evernote của tôi, tôi có một cái gì đó như, những điều này trông như thế nào trong hành động? Như những thứ mà tôi có thể làm, mà tôi có thể thực hành để sống theo những giá trị này? Và sau đó là có một lối thoát cho những điều đó. Những điều gì tôi cần phải làm? Bạn biết đấy, như bằng tiến sĩ của tôi, đó không phải là một mục tiêu. Tôi không có bất kỳ mục tiêu nào. Như những mục tiêu là hoàn toàn vớ vẩn trong quan điểm của tôi. Đó là như sống theo những giá trị của bạn. Như bằng tiến sĩ của tôi cho phép tôi sống theo những giá trị phát triển và tác động. Đúng không? Nếu tôi muốn tác động đến sức khỏe trên quy mô lớn, tôi cần có sự tín nhiệm. Tôi cần biết cách chạy các thí nghiệm. Tôi cần trở thành một nhà khoa học. Đúng không? Và, và vì vậy không phải là, vâng, tôi đang đạt được mục tiêu này của việc có được bằng tiến sĩ, nhưng nó cho phép tôi sống theo những giá trị phát triển và tác động của mình.
    Và, và tôi nghĩ đó là nơi mọi người thường hiểu sai. Họ như kiểu, tôi muốn chạy 10 km. Và rồi điều gì sẽ xảy ra sau khi bạn chạy 10 km? Và tôi áp dụng nguyên tắc đó trong cuộc sống của tôi, như là tôi không, nó giống như, tôi luôn cố gắng sống theo những giá trị của mình. Và tôi không đánh giá thành công dựa trên việc đạt được điều gì đó. Điểm số của tôi là tôi có sống theo những giá trị của mình một cách trọn vẹn hay không? Đối với tôi, đó là một chiến thắng. Và đó là cách tôi đánh giá môi trường của mình khi tôi huấn luyện tại trường đại học. Câu hỏi là, liệu chúng ta có đang sống theo những giá trị của mình hay không? Và khi bạn làm điều đó, bạn luôn chiến thắng, bạn biết không? Nó có một tác động thứ cấp về cách bạn nghĩ về cạnh tranh, đúng không? Ví dụ như, tôi không tham gia cạnh tranh. Tôi đã ngừng cạnh tranh cách đây hơn một thập kỷ. Chúng tôi thậm chí không, khi bạn biết đấy, đội của tôi tại Princeton, những điều này chỉ là những điều nhỏ, nhưng khi chúng tôi nói về việc trở lại với một cơ sở hạ tầng hỗ trợ những giá trị của bạn, chúng tôi thậm chí không liệt kê các đối thủ của mình. Tôi không muốn họ nghĩ về việc, tôi không muốn họ thay đổi cách họ hành động trong suốt tuần, cách họ luyện tập, chất lượng, những gì họ làm về mặt hành vi dựa trên đối thủ của chúng tôi. Điều đó không quan trọng. Đúng không? Nếu bạn muốn biểu diễn một cách nhất quán, bạn cần phải, bạn biết đấy, đến mỗi ngày với chất lượng. Và sẵn sàng áp dụng bản thân mình theo cách sẽ tạo ra kết quả dẫn đến loại chất lượng cho phép bạn tái lập các mức độ biểu diễn, và đó là về việc học hỏi và phát triển. Và nó không phải về một đối thủ, đúng không? Và đó là lý do tại sao các đội thường chơi dưới phong độ, đúng không? Đó là lý do tại sao cá nhân cũng thường chơi dưới phong độ là họ có một loại chỉ số tùy ý mà họ, hoặc như một đội mà họ muốn đánh bại mà họ tập trung vào, đúng không? Hoặc người mà họ muốn đánh bại mà họ tập trung vào. Thay vì hỏi, được rồi, tiêu chuẩn của tôi là gì? Và, và quay lại câu hỏi đó, liệu tôi có thực sự đang sống theo những giá trị của mình không? Tôi nghĩ mọi thứ sẽ tự giải quyết nếu bạn có thể chỉ cần làm điều đó. Kristen, chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo mà không biết đó sẽ là ai. Câu hỏi mà đã được để lại cho bạn là: Điều cuối cùng mà bạn sẽ nói là gì? Và tôi hình dung bối cảnh, mặc dù đây chỉ là tôi đoán, là nếu có một điều cuối cùng mà bạn phải nói, điều cuối cùng mà bạn sẽ nói là gì?
    Tôi nghĩ hãy xác định ai bạn muốn trở thành trong thế giới này. Rồi sau đó sắp xếp cuộc sống của bạn để bạn có thể trở thành người đó.
    Kristen, cảm ơn bạn. Thực sự rất truyền cảm hứng theo nhiều cách. Tôi, bạn biết không, tôi sẽ ủng hộ woop, nhưng tôi cảm thấy bạn đã làm điều đó chỉ bằng cách trở nên truyền cảm hứng, thông minh, và khôn ngoan như vậy. Và đó, có nghĩa là, mọi thứ mà woop đại diện trong một cái nhìn tổng quát. Có rất nhiều lời cảm ơn mà tôi muốn gửi đến bạn vì nhiều lý do khác nhau. Nhưng tôi nghĩ lời cảm ơn quan trọng nhất mà tôi sẽ gửi đến bạn là cho cả hàng trăm và hàng ngàn cuộc đời mà công việc của bạn đã hướng họ theo một hướng tốt hơn và đã biến đổi trong nhiều trường hợp, nhưng cũng là cho hàng triệu, hàng triệu và hàng trăm triệu cuộc đời mà bạn sẽ hướng theo một hướng tốt hơn trong suốt những thập kỷ tới. Đó là một dịch vụ to lớn cho nhân loại, có tiềm năng phục vụ nhân loại, với những kỹ năng, khả năng kể chuyện, sự khôn ngoan và cái cảm giác thôi thúc mạnh mẽ mà bạn có. Và đó là một dịch vụ cho nhân loại mà nhân loại ngày càng, không may mắn là, cần thiết. Và tôi rất háo hức để xem điều đó sẽ diễn ra như thế nào với bạn. Tôi tin tưởng rằng đây chính là khởi đầu của hành trình của bạn ở nhiều khía cạnh, mặc dù bạn đã làm việc này trong nhiều thập kỷ. Nhưng có điều gì đó mách bảo tôi rằng đây chỉ mới là khởi đầu. Vì vậy, Kristen, cảm ơn bạn vì sự rộng lượng của bạn. Cảm ơn bạn vì sự khôn ngoan của bạn và cảm ơn bạn vì thời gian của bạn. Tôi rất trân trọng bạn.
    Tôi rất trân trọng bạn, Steven. Cảm ơn bạn vì tất cả những công việc tốt đẹp của bạn. [NHẠC]
    [MUSIC PLAYING]
    嘿,你在做什麼?
    正在為我們的恆溫器設定 17 度,
    當我們上班或睡覺時。
    這個冬天我們將利用一些來自 FortisBC 的簡單節能小技巧
    來控制我們的能源使用。
    哦,節省能源還能省錢?
    這樣就能買那件配套的冬季外套?
    呃,不是的。
    我們也在控制那整套配套服裝的事情。
    在 fortisbc.com/energysavingtips 找到低成本和免費的節能小技巧。
    配套的運動服?
    請不要。
    研究顯示,在睡覺前幾小時內發生性行為的人
    具有更好的睡眠和恢復標記。
    那自慰就沒有相同的影響嗎?
    這項研究有趣的地方在於,克里斯汀·霍姆斯是 WU 的性能科學副總裁。
    她可以訪問來自數十萬人的健康數據,她開創性的研究
    將告訴你實現完美健康和表現的秘訣。
    你健康的關鍵在於你的生理節律,
    這是身體、心理和行為在 24 小時週期內發生的變化。
    最為人所知的生理節律之一是晚上睡覺,
    它對健康有巨大的影響。
    例如,我們知道輪班工人平均會早逝 15 年。
    但是如果你每週有兩天在晚上 10 點到早上 4 點之間
    醒著兩個小時,一年總共 25 天,你就算是輪班工人。
    這會增加你罹患癌症、心血管疾病、心理健康問題的風險,
    而且可能會影響生育。
    我的意思是,這真的很可怕。
    我們知道,我們還沒有適應藍光。
    就是我們從屏幕上得到的光。
    是的,如果你在晚上 10 點到早上 4 點之間
    看光源,其實會對情緒產生負面影響。
    所以這樣的情況還是持續下去。
    很多人會說,我必須在凌晨 1 點上床睡覺,
    因為我是夜貓子。
    這完全是胡扯。
    你在做出一個選擇。
    如果你想穩定發揮,
    提高抵抗壓力的能力並控制自己的生活。
    你需要——
    我們最重要的是要吃。
    我們需要——
    [MUSIC PLAYING]
    克里斯汀,你為什麼做你現在的工作?
    我對人類的繁榮和框架的政策,基本上是人類繁榮的決定因素,
    抱有不理性的熱情。
    我將我的生活奉獻給了解生理和心理學如何協同作用,
    幫助人們掌控自己的健康,
    使他們能夠理解如何以真正有益的方式
    應用他們的能量和注意力。
    你的職位是什麼?
    我是性能科學的副總裁,
    也是 Woop 的首席科學家,
    這是一家物理監控技術公司。
    那這意味著什麼?
    所以我在努力確保 Woop 成為人類表現方面的思想領袖,
    試圖預見未來,理解明天在掌控我們健康的軌跡方面
    重要的內容是什麼。
    我們需要追踪哪些重要的標記?
    我們需要參與哪些行為,
    以促進健康的方式調整這些指標?
    我專注於高風險、高壓力的環境。
    例如專業運動員、一線醫療工作者
    和軍事作戰者。
    理解這些極端職業和工藝的生理與心理特徵,
    然後我們可以進一步抽象,我認為在某些方面,
    將這些意義泛化到經歷著較少極端時光、
    能量和認知負荷的普通人身上。
    那你自己會進行研究嗎?
    是的。
    是的,所以我是一項許多研究的首席研究員,
    這意味著我從 A 到 Z 引導這些實驗。
    我有一個團隊在各個專業領域支持這項研究。
    但對了,我們在 5 月發表的一項研究
    是針對阿拉斯加陸軍的 1,000 名跳傘兵進行的。
    這是超極端的環境,條件嚴苛。
    但陸軍找到了我們。
    阿拉斯加的自殺率普遍偏高。
    位於阿拉斯加埃爾蒙多夫的這個基地
    存在很多心理健康問題,
    自殺率高,他們
    試圖了解究竟發生了什麼。
    我們能夠進行一項研究,
    顯示有一種行為,是最能預測這些士兵的積極心理功能的行為。
    那種行為就是睡眠/清醒的時間安排。
    所以這些士兵的睡眠/清醒時間越一致且穩定,
    積極心理功能的水準就越高。
    例如工作場所有韌性、較少的思鄉情緒、
    感覺更多的控制、社交網絡更積極。
    這在我們在 WOOP 進行的每一項研究中都有出現。
    我認為睡眠/清醒時間安排是所有表現優化行為中的母親。
    睡眠/清醒時間安排。
    那這與你的生理節律是同一回事嗎?
    是的,這是其中一個最重要的——
    我認為當我們想到生理節律時,生理節律
    是發生在 24 小時週期內的身體、心理和行為的變化,你的生物鐘
    在這些節律中協調運作。
    好的,我需要暫停一下,將這回到猴子水平的概念。
    你能以 10 歲小孩能理解的方式解釋生理節律是什麼嗎?
    是的,所以它基本上是
    在 24 小時週期內發生的身體、心理和行為的變化。
    好的,這是我的理解。
    如果我錯了請更正我。
    我頭裡有一個鐘。
    是的,視交叉上核是主鐘。
    好的,那大約在我身體的某個地方。
    它位於下視丘。
    所以它在我大腦裡。
    而這個鐘調節我身體中的每一個細胞。
    細胞、組織、器官。
    好的,它控制著一種化學物質的釋放,使得那些細胞、器官,以及我身體的每個部分都能運作。對,就是你的下丘腦。所以,視交叉上核會對光作出反應,也會對黑暗作出反應。好的。所以這就像是這個主時鐘最明顯的同步信號。然後它告訴每個細胞組織該在光照和黑暗下做什麼。當我們在自然光暗循環的某個階段看光時,換句話說,如果我在應該睡覺時清醒,或者我在應該清醒時卻在睡覺,當我身體預測這一點時,會在系統中產生大量的壓力。如果我們這樣做一兩次,沒什麼大不了的。但如果我們長期這樣做,會對健康造成重大影響——癌症、代謝疾病、心血管疾病——100% 的心理健康問題,都會出現某種程度的生理節律干擾。好的,所以當這些光信息進來告訴這些時鐘該怎麼做時,如果我偏離了我的自然生物偏好,那就是生理節律干擾。如果你想一下有多少人正在經歷這種生理節律的干擾,這實在令人震驚。我的意思是,基本上有種定義就是,如果你在晚上10點到凌晨4點之間醒著,若你在這段時間的兩小時內清醒,每週兩天,一年25天,你就算是一種持卡的輪班工人。你可能會有顯著的生理節律干擾。這意味著我——你面臨某些風險——而這不是明天就會發生。但如果你繼續沿著我剛才描述的模式進行,你將增加患癌症和心血管疾病、代謝功能失調的風險。你可能會有生育問題。這影響生育、心理健康和精神疾病。沒有任何疾病或疾病是生理節律干擾不會影響的。因此,從這樣的方式思考,以便我和其他人都能理解,我們的大腦下丘腦裡有這個主時鐘。看看我。這個主時鐘調節著我們整個身體其他時鐘的運作。基本上有數百萬個這樣的時鐘。而主時鐘使用的信號,就是我們大腦中的時鐘,它是光和黑暗。這是它最可靠的信號。這是它最在乎、聽得最多的信號。但還有其他信號。如果那個主時鐘,我在凌晨4點起來,正在看光,那麼這個主時鐘就會開始向其他所有時鐘發出化學信號。然後所有的時鐘都會失去同步。因為當我醒來時,正是亮的時候——你讓自己混淆了。我在混淆我的身體。而它以各種不同的方式反應。因此,我需要形成一致性,這基本上意味著在正確的時間睡覺,在正確的時間暴露於黑暗中等等。你的身體喜歡規律性。但問題是,現代生活並沒有為此而設。我們有各種渠道。我認為所有的生理節律研究,不幸的是,都是在電力出現後進行的。因此,我們在與恆常光線的接觸中搏鬥。我們開始看到,我認為,暴露於光線下,尤其是在太陽下山之後的有害影響或消極後果。我們尚未適應在晚上黑暗時的藍光。藍光是我們從螢幕上獲得的光。是的。有一項研究探討了光的時間與心情和大腦電路的影響。他們發現如果你在晚上10點到凌晨4點之間看到光,這實際上會對情緒造成抑制作用。因此,它影響到你的多巴胺系統、獎勵和動機。所以當我們想知道,哦,為什麼會有這種心理健康危機?我的意思是,我們必須首先看看光。而我就是不知道。我認為討論這個問題和這種行為所面臨的困難是,對於人們來說,在睡覺前不去啟動手機是非常困難的。它有其自身的上癮特性。但我們只需了解,我們對光的關係會直接影響我們的健康軌跡,這毫無疑問。從更舊的祖先的觀點來理解這一點,如果我們回到幾萬年前,也許我們的一些祖先是如何生活的,他們會在某些時間吃飯,某些時間接觸光。他們還沒有人工光線的發明。現代世界實在是與此截然相反。我們隨時想吃就能吃到食物。若我想在凌晨3點吃餅乾,我可以在凌晨3點訂購一塊餅乾。而且我可以在一天的任何時段觀看我喜歡的YouTube視頻,讓某位CEO點贊和訂閱。所以,這是否是一種我們的身體自然設計與我們現在所生活的世界之間的錯位問題呢?是的,我們並沒有進化到可以在半夜消化食物,或在半夜接觸光,或在半夜過度活躍,這已經發生了。而且,這確實造成了這種錯位。我認為有趣的是,若我們去看看當前沒有電力的個體或社會,觀察他們的一些行為,尤其是他們的睡眠/覺醒模式,這是很有趣的。有一項研究研究的是一種狩獵/採集型社會,他們沒有任何電力可用。當你觀察他們的睡眠/覺醒時間時,他們都會在15到30分鐘內入睡。而且他們的醒來時間也都在15到30分鐘之內。因此,這種生理類型的整個概念就像是完全的胡說八道。
    這就像是,因為我認為,這就是,您知道的,我認為這是很多人會這樣說的原因,「哦,我晚上1點才上床睡覺,因為我是一隻夜貓子。」不,通常來說,您是在做一個選擇。現在,這不是針對健康人群的,不是那些有晝夜節律障礙的人等等。一般來說,就像如果您把這棟大樓裡的每一個人都放在科羅拉多的一個山上,而這個實驗確實已經進行過,在沒有電的情況下,我們實際上會在48小時後,彼此之間幾乎同時入睡。這就是這些光暗信號對我們身體的強大影響。我認為這兩個例子非常令人信服,因為,您知道,我們已經進化到在這個光暗週期中醒來和入睡。因此,我們自己對自己的所有這些說法,因為我經常對自己這麼說,我告訴自己我是夜貓子。是的。我給自己了一整套的美化感覺。是的。那是胡說八道。在我看來,我解釋文獻的方式,它似乎是,您知道,我認為這裡談到的變異性,或者我們作為一個社會對它的認知,在於有些時間型態是,您知道的,您會入睡。您想要,您遺傳上更容易在凌晨1點入睡,而我則是遺傳上更容易在晚上9點入睡。是的,我不认为这种变异性是那种类型。我认为变异性也许最多有一个小时,可能一个半小时。显然,这也与年龄相关。但大多数情况下,我不认为这种变异性如我们所说的那样明显。睡眠。是的。因此,传统智慧说这完全取决于您花多少小时在睡眠上。我们已经证明这并不真实。睡眠时长很重要,对吗?我们可以把这暂时放在一边。但睡眠规律性预测所有原因的死亡率。这项研究实际上最近发表的,实际上不是由我的团队进行的。但观察的是,实际上是英国生物银行,60,000人,1,000万次睡眠,客观的睡眠测量。他们发现睡眠规律性预测死亡率,并且与睡眠时长无关。所以不是说睡眠时长不重要,而这是绝对不完整的建议。您在床上花的时间不一定预示着您活多久。是您上床和起床时的稳定程度,才预测了死亡率。他们发现了什么?结论是什么?那些睡眠不规律和规律的人之间有百分比差异吗?是的。所以睡眠开始和结束时间,我不确定。但实际上这是我的团队正在进行的研究,而我们尚未发表。因此这只是初步数据,但我们实际上能够精确到分钟,确定可容忍的变异水平。因此对于地球上最顶尖的运动员,0.001%的18到23岁的人,我们知道70分钟的开始和结束的变异,在70分钟时,我们会看到恢复标记的急剧下降。心率变异性、静息心率,这是一种您在明天将如何适应负荷的指示。明天的压力。明天的压力。因此生命流动。所以睡眠醒来的时间很重要。我们正在对每个年龄组进行研究。但是您可以想象,如果这些是地球上最强壮的人类,并且他们有70分钟的变异,这在该群体内是可以接受的。有些人能稍早一些,或者能承受较少的变异,而其他人能承受略多一点的变异,但平均是70分钟。因此,您可以想象,对于那些更脆弱的人来说,身体上、心理上、情感上不够强壮,他们的可容忍水平将会窄得多。当我们增加变异性或没有规律的睡眠和醒来时间时,身体内部发生了什么?从化学生理的角度来看,实际上发生了什么?是的,因此压制的一件事是褪黑激素。在循环的褪黑激素减少与身体的每一种障碍和疾病相关联已经被证明。当我们抑制或减少循环的褪黑激素时,这将会对我们所有层面产生影响,并使我们更容易受到疾病和障碍的侵袭。因此,当我们拥有超级不稳定的睡眠时间时,这可能是我们最重要的事情之一。我们将会抑制褪黑激素的产生,这会导致身体的炎症。我认为褪黑激素是这个故事中的一大关键。生长激素?是的,是的。通常,如果您不晚睡,您将不会释放人类生长激素,因为您会得到较少的释放负荷。那又为什么重要呢?那是所有身体恢复发生的时刻。所以所有的身体再生。因此如果我们绕过这一点,我们在健身房所做的所有工作,或我们在白天所做的一切,我们都不会以与获得那种睡眠时相同的方式得到恢复。生长激素本质上就是让我们的肌肉生长和修复的东西吗?是的。我有时会这样想,因为我想,如果我的生活有时很忙,我必须做出决定,去健身房还是得到一个良好的夜眠。随着我对身体中生长激素以及其他一切了解的逐渐深入,我开始倾向于选择睡觉,而不是去健身房。因为我的大脑现在认为,如果您当晚睡得不好,您还是得不到恢复和再生的好处。好处。是的,您如果当晚睡得不好,就得不到去健身房的好处。
    好的,我想如果你能持續得到良好的睡眠,並且只是偶爾多醒幾次,我會說有時候優先考慮運動是可以的。但睡眠是非常重要的,可能是最需要優先考慮的事。你對你的睡眠有多穩定?非常穩定。我在2017年開始這樣做。你開始嘗試每天在25到30分鐘內入睡。對,睡眠時間是一樣的。沒錯。是的,2017年夏天,安德魯·菲利普斯發表了一篇論文。這基本上是一項在哈佛大學進行的四年研究,針對學生進行的。基本上研究了學生的睡眠,試圖看看哪個睡眠方面能預測如GPA和其他一些充實生活的指標。他們發現,基本上睡醒時間預測了GPA。GPA是什麼?哦,抱歉,成績點數平均。對,就是更加規律,穩定睡眠時間可以使成績從A和B之間有所差異。所以在那時,我正在與很多大學運動員合作。比如 NCAA 運動員、職業運動員,比如 EPL、NBA、NFL、MLB等等,世界上最大的高表現者。我開始手動追踪這些數據。當時在 WOOP,我們其實沒有跟踪這個,這不是自動化的。我不得不在 Excel 裡面手動做這些。然後,果然,我的睡醒時間開始預測人們關心的所有這些表現指標。我們開始引入一些主觀指標。我們有內部負荷,當然也有外部負荷。所有客觀指標中,我還開始引入一些主觀指標。果然,睡醒時間不斷與人們關心的所有表現變量相互關聯。因此,當然,因為我能接觸到所有這些數據,我開始,心想,「該死,我需要開始穩定我的睡醒時間。」果然,在2017年夏天,這基本上成為了我的非談判事項。是的,自2017年以來,我一直沒有生病。我有一點小感冒,持續了48小時。但從那時起,我真的沒有流鼻涕、胃痛。我沒有感染 COVID,真的沒有生病。而且你知道,我還有很多其他方面做得很好,但這是最大的變化。就是在同一時間睡覺,醒來。就這樣。那你那裡的作息怎麼樣?你如何確保這能發生?是的,因此關鍵是穩定我醒來的時間。所以即使旅行,我也會旅行,並且我會國際旅行,我旅行到西海岸,我儘量在不違背我的商業承諾和社交需求的情況下,儘量保持我的家鄉時區的穩定。但大部分時間,我穩定我的醒來時間。所以我保持這樣的穩定性。即使我無法在同一時間上床睡覺,我會確保我在同一時間醒來。這基本上設置了我的生理週期,讓我可以在正確的時間感到困倦,並能保持這個良性循環。如果我睡得很少,我基本上會在1:30之前安排一個30分鐘到一小時的小憩。這樣我就不會累積睡眠債務。這是我們可以談談的另一件事。睡眠債務在一些相關性上是非常驚人的,比如心理安全感和執行功能。但是的,這就是我管理短睡眠的方法,但我總是試著在同一時間醒來。所以每天我都能在同一時間接受光照。你通常什麼時候醒來和上床睡覺?我通常大約在9:15到9:30之間上床。我會看書,大約半小時到45分鐘,燈光調暗的印刷頁面書籍,然後我通常在10點左右入睡。然後我大約在6點醒來,不,我只是在開玩笑,大約在6點,6點左右。每當我談論這些主題時,反駁的部分就是你可能預測到的。這來自一群我還不能認同的人。對。你知道我在說誰嗎?父母。哦,是的,是的。嗯,該死,我有兩個孩子,所以我完全理解整個育兒的事情。所以是的,毫無疑問,你生命中會有時期你幾乎像個輪班工人一樣,因為你在照顧生病的父母或孩子,或者你就是有孩子,而他們還小。你是一個輪班工人。我的意思是,有時候你會做出決策,去社交,而這些時間可能並不適合人類的運作。但沒錯,毫無疑問,你生命中會有一些階段會更難。話雖如此,仍然有一些事情你可以做來減輕這些負面影響的方向和時間。而這其中一件事情就是調整你的進食時間,這也是另一種生理行為。進食的時間相當重要,至少可以在代謝功能、心臟健康等方面檢查一些框框。所以那麼我們來聊聊這個。進餐時間。我需要了解什麼,什麼時候應該吃,應該吃什麼,這對我的生理節律和身體時鐘有什麼影響?是的。所以在文獻中,有時限進食和時限餵食。一般來說,如果你閱讀文獻,時限餵食將指的是老鼠模型,而時限進食則將指的是人類研究。老鼠模型是指在老鼠身上進行的研究。抱歉。是的,對於在老鼠身上進行的研究只是時限餵食,而在人類中則是時限進食。
    而且不要將我們與間歇性禁食混淆,我知道這是一個熱門話題,人們喜歡討論這個問題,時間限制飲食基本上有一個晝夜節律的組成部分。因此,它真的關於你吃食物的時間與光暗循環的關係。間歇性禁食基本上只是減少熱量。因此時間限制飲食並不涉及熱量的組成部分。它更多的是關於時間。有很多有趣的研究顯示,如果你在大約8到12小時的窗口內進食,你的代謝結果會更好。這是相當確定的。如果我們在Whoop數據中看到,如果你在入睡前三小時停止進食,睡眠和恢復的指標將會有指數級的改善。所以進食的時間確實很重要。我們從其他研究中知道,早上醒來時你更容易代謝食物。因此,在白天的早些時候,你會更有效地利用你消化的養分。那這是否意味著我們應該有一個較早的進食窗口?是的。是的。你知道布萊恩·約翰遜嗎?當然知道。是的。我知道他在上午11點停止進食。這是瘋狂的。這是瘋狂的,不太實際。我認為如果你能在日落時停止進食,你將提升你的代謝健康。我會更進一步地說,不管你吃的是什麼,因為很多人無法負擔高品質的食物。這是一個現實。很多這些人確實承受著更高比例的心臟代謝功能障礙。但是如果我們能將進食窗口縮短到8到10小時,我們就能達到我們的代謝目標的60%。再說一次,這並不是說食物的內容和質量不重要。絕對重要。但如果我們無法專注於這一點,無論是什麼原因,縮短我們的進食窗口,讓自己在8到12小時的窗口內攝入所有的熱量,我們會改善健康。那你的進食窗口是什麼呢?我大約是10個小時。好吧。是的。所以我幾乎在日落後不吃東西。當你說日落的時候。日落。是的。那是大約下午5點嗎?我的意思是,現在很早。是的。所以我給自己留一個小時。下午4點。窗口。對。就像現在,這肯定很早。但在大部分時間裡,根據我的生活方式,我可以挺過去。所以理想的情況是在早上7點到下午4點之間。然後確保在入睡前兩到三個小時不進食。是的。我認為這是關鍵,你希望在你最後一次攝入熱量和入睡之間有一個很大的緩衝,因為這兩者都是。因此,消化是副交感神經活動,對吧?這意味著,你的自律神經系統有兩個分支,你的副交感神經和交感神經,副交感神經是你的休息和消化,對吧?我們還希望在睡眠時處於副交感狀態。因此,當我們消化食物時,基本上會對系統造成混淆,讓它在資源分配上有所偏離,對吧?所以它基本上會將資源從睡眠和恢復中轉移開。這就是為什麼,如果你有一頓大餐,你會注意到你的心率會很高,對吧?而你的壓力分數也會提高,對吧?這是在Whoop應用上的一些特徵。當你不需要消化時,你會發現你的壓力分數會較低。你會看到你的心率較低。在那種情況下,你的心率變異性會更高。我們要確保當我們睡覺時不會把資源轉移離開睡眠。我的意思是,酒精也是一個因素,對吧?如果你就這樣代謝酒精,你會將大量的資源轉移開,影響在睡眠期間需要發生的再生和恢復,讓你從更深的睡眠階段被驚醒。因此,食物也會有類似的效果。我們在Whoop應用中以人口水平看到這一點,進食時間和酒精確實是對良好睡眠的最大干擾因素。這很有趣,因為我一直想知道,我有過一段時間,經常在晚上很晚的時候吃東西,因為我白天工作得非常辛苦。我基本上會忘記吃東西。我通常在晚上9點或10點回家。然後我會在9點或10點下訂單,這意味著食物會在11點或12點到達。然後我會在11點或12點吃東西。是的。這對你的系統來說非常有壓力。是的。告訴我關於這一點。有趣的是,我開始注意到的是,當我這樣做的時候,我醒來時感覺就像沒有睡著一樣。是的。我一直想知道為什麼。所以我得出了這樣一個自我建構的結論:如果我在午夜將食物放入我的身體,這基本上會讓我的身體運行幾個小時。是的。沒錯。這是一個完美的描述。我在Whoop數據中也看到了這一點,我看到我的心率在前三個小時上升到約每分鐘70次。我的身體似乎仍然是在運動,然後在三到四個小時內,它又開始下降,回到我不知道的45或50。在你代謝掉食物之後。是的。我們知道,這裡有一項非常好的研究,研究了基本上人人都在吃完全相同的餐,並且年齡相對相似。設計非常優秀。他們基本上查看了在下午3點後進食的人和在下午3點前進食的人。那些在下午3點前攝入大部分卡路里的人。
    有明顯更好的代謝結果,並且減輕了更多體重。所以再次強調,這裡並沒有卡路里限制的成分,他們的飲食和宏觀營養素分配、卡路里含量都相似。而那些在下午三點之前攝取大多數卡路里的人,獲得了最佳的結果。
    運動。
    我偶爾在生活中會遇到某些問題,今天就是這樣的一天,因為我今早起得非常早,這意味著我今早沒有去健身房,這樣的話,今天在錄音室和辦公室待完會在晚上7點或8點回到家,通常我會非常餓,對吧?而我還需要運動。所以有時候我會先選擇運動,然後導致晚上的餐點變得很晚。但也有我生活中的日子,我會在深夜11點或12點運動,這是我所知的一個現象。曾經有過一種老的觀點認為這樣做是好的,因為人們會說:“哦,你上床睡覺時會很累。”但似乎並不是這樣發生的。
    你覺得這樣會讓你更有活力嗎?
    我覺得會更有活力。
    是的。
    這不驚訝吧?
    你知道,腎上腺素、皮質醇,所有你需要的激素和化學物質都在體內循環,使你能夠發揮那種能量,而它們回到正常水平需要時間。所以想要回到穩態需要時間。因此,是的,我覺得在運動後你會有一些活力的感覺。
    所以對某些人來說,我認為運動的時間上有很多個體變異性。有些人受到的影響更大,但我誠實地認為這和光有更多關係。你知道,通常如果我們在健身房,它通常是光線充足的,對吧?你不會在黑暗的健身房裡,所以你會受到光的照射,這會讓你感覺到更被激活,這再次告訴你的身體是時候清醒和警覺了。
    關於光的這一點,有一種觀點認為早上醒來時應該要看光。我伴侶每早起來都會走到陽台,坐那裡10到20分鐘。
    天啊,我喜歡那樣。
    是的,她真的是最棒的。
    這真讓人厭煩。
    她幾乎什麼都做對,我喜歡。
    是的,但肯定是的,你想在醒來後的5到20分鐘內獲得大約10萬勒克斯的光,這告訴你的身體是時候出門了。
    這是10萬個什麼?
    哦,勒克斯。所以就是光子能量。因此如果你在外面待五到二十分鐘,聽起來你的女友正在完美執行這個方案。你會獲得所有你需要的光子能量,告訴你的系統是時候清醒了。
    難道不能看燈或者其他什麼的嗎?
    這樣做只是需要更長的時間,因為它的光強度不一樣,但如果你在日出之前醒來,是的,打開所有燈光,你想盡可能模擬白天。一旦太陽升起,出去走走是個好主意。
    在你上床睡覺之前,你提到你會讀書,而不是用iPad或其他屏幕。那麼,在睡前的光照暴露與在睡前的食物暴露上是否有相同的原則和哲學呢?
    沒問題,對吧?絕對如此。我們想要在太陽下山後基本上限制光源。我們想要把家中的環境盡量調暗。我們希望在上床之前盡量減少所有人造光源的影響。
    所有人造光源?
    是的。
    對。
    我們希望盡可能地調暗。所以,有很多夜間藍光過濾眼鏡,你可以在iPad和手機上安裝過濾器,記得啟用所有這些。但再次強調,我們希望保護我們的褪黑激素釋放,對吧?基於我所解釋的所有原因,缺乏它與所有疾病和失調相關聯,對吧?所以我們知道這一點。我們希望保護我們的褪黑激素釋放。我們唯一能釋放褪黑激素的方式就是在黑暗中。我們需要暴露於黑暗中,以便大腦中的主鐘表知道是時候去睡覺了。再次告訴我們的身體、組織、器官和細胞,在那一刻它需要做什麼。
    不久前我在波士頓的Woop總部時,看到他們在研究睡眠面具。我對睡眠面具一直持懷疑態度。你知道,你坐飛機時他們會在小袋子裡給你一個睡眠面具。我總是覺得這些人很怪異,對吧?像把那個東西綁在臉上一樣。
    是的,尷尬。
    現在我也是那種怪人了。
    是的,真的很難。即使是你鬧鐘或電視上的一點點光也會發出足夠的光。對於人造光,我們真的很敏感。自然光,例如月光,完全可以。但任何其他類型的光都會嚴重妨礙我們進入這些深層睡眠階段,而在那裡所有的修復和再生都會發生。
    你使用睡眠面具嗎?
    我使用。
    是的。
    你的例行公事是什麼?
    嗯,當我開始感到困倦時,我就會戴上它然後去睡覺。
    你在睡覺時有聽任何東西嗎?
    不,沒有。
    你知道有任何研究可能表明在凌晨3點聽連環殺手的紀錄片會有什麼影響嗎?
    我認為原則上,任何會刺激或讓你感覺有活力的東西,你可能都想避免。
    是的,這很有趣。但我認為我們當中有一群人。
    我還沒有見過他們,但我知道我並不孤單,喜歡在,嗯,你知道的,深夜時分聽恐怖、驚悚和連環殺手的東西,這有助於我們入睡。或者至少我們告訴自己這樣。 如果你認為這對你有幫助,那它可能就真的有幫助,我想這就是為什麼。如果你的客觀數據顯示你在這些深度睡眠階段獲得了足夠的時間,那麼就按照這樣做。我認為,實際上,絕對存在冷、黑暗和安靜的環境,對吧?你的房間需要冷卻。你需要保持寒冷。黑暗,環境也需要安靜。因此,這些都是環境因素。你需要在睡前幾小時停止進食。理想情況下,您需要保持睡眠穩定,這些都是能夠幫助你達到更深層次睡眠的因素。
    但你可能做得很好的一件事是,你在白天管理壓力。你知道,就像你看到的,我認為這是另外一件事情,我們在白天所做的事情,我們如何,對吧?我們的行為是否與我們所重視的事物一致?我們是否在思考我們想要思考的事情?我們是否在有效地管理我們的關係?所以所有可能以壓力、負面壓力表現出來的事情,在我們的睡眠中必然會浮出水面。但如果我們在白天相對積極和良好地管理這些事情,總的來說,睡眠應該會自然發生。
    有一大群人聽這樣的播客,當他們聽這些播客時,會對自己的情況感到更加沮喪。你知道,因為他們相信自己正在全力以赴,但仍然面臨困難,尤其是在與睡眠有關的方面。我一直在想,有什麼信息可以傳達給他們。還有,我認為還有一個巨大的個人責任和選擇的成分,你也提到過,我也相信這一點。但是對於那些有選擇的人,最有說服力的信息是什麼?他們心裡明白,很多時候是缺乏自律。他們知道自己不需要觀看 YouTube。他們知道自己可以在晚上 9 點將手機放下。他們知道自己可以不在深夜吃餅乾。他們知道他們真的可以做出不同的選擇,但他們一遍又一遍地聽這些播客。每當我請健康專家上節目時,也許他們甚至會做筆記,但他們就是不去實踐。你可以對那些有選擇卻不斷選擇不良選擇的人說什麼,讓他們跨越障礙,轉向積極的生理時鐘、身體時鐘所愛的一方?
    所以,如果人們試圖培養新的習慣,你必須理解這個新習慣與你的價值觀之間的聯繫。所以你所相信的東西,你所宣稱關心的事情,對吧?如果我知道成長和影響是我最重要的兩個價值觀,存在感是另一個。我每天需要做什麼來支持那個?這樣我就可以讓我的行為與我所關心的事情保持一致。我認為當人們在掙扎時,他們並不知道自己想成為這個世界上的什麼樣的人,也許他們不太明白他們真正重視的是什麼。他們對自己的慾望和價值觀感到模糊。我想當你對自己的慾望和重視的事物感到模糊,如果你在各種方向上情緒、身體和精神上都在掙扎,對吧?我想這就是做的任務是找出你關心的事,然後讓你的行為與之對齊,並在你的生活中創造出出口。老實說,這可能意味著要擺脫那些不支持這些價值觀的人。我認為我們對朋友群體過於寬容,我認為我們在生活中保留了一些人,他們並不一定有助於我們成為更好的自己。
    你有刪除過一些人嗎? 是的,當然。你為什麼刪除他們? 因為他們並不真正支持我想成為的人。你想成為什麼樣的人? 我想在一個非常簡單的層面上以盡可能多的快樂和精力醒來。我想為我的孩子們保持在場。
    所以我認為人們正在參與一些行為,這會創造一種情況——嗯,我不知道該怎麼說,但我認為,對我而言,當我在一個家庭中長大時,我的母親是一名酗酒者,這是一個艱難的環境,她最終死於肝硬化,生活在那樣的環境中不容易。因為我認為對我來說,當你生活在那種生活中時,你最終會重複這些模式。我覺得,我必須,雖然對我個人而言,我做了選擇,我實際上從來沒有飲酒,因為我看到它是如何摧毀我家庭的,但我仍然與那些參與這些行為的人交往,而這對我來說,從根本上影響了我。這並不意味著我不喜歡那些人,但我不得不遠離,而且這與我在大學的環境有關,那就是那裡的常態,對我來說,教育機構如何使狂飲成為一種正常化的程度,這真的很瘋狂。你知道,理論上,我應該一直圍繞著這一切,這真的不讓我每天都能以我想成為的人出現,即使我沒有參與那種行為。就算如此,我仍然,嗯,我只覺得我無法成為我想成為的自己。
    好的,這裡是您提供的文本的繁體中文翻譯:
    所以是的,這只是很多艱難的決定,你知道,但我放下了很多,你知道,為了能夠創造一個支持我想要在這個世界中成為的人的環境和基礎設施。當我談到能夠改變你的行為和打破一個習慣時,這在某種程度上與被某種成癮困住的人來說毫無意義。這不是的,這是一個完全不同的話題。和一位你在很小的年齡就觀察到的母親一起成長是什麼樣的經歷?你那時幾歲?我的整個一生。你的整個一生?是的,就像她。作為一個孩子,當你看到一位你所愛的父母被成癮所困擾時,那是什麼樣的感覺?是的,我的意思是,我認為在基本層面上,你只是感到被次要化,我認為一般來說。你知道的,就像你,你知道,我認為你會感覺到,你是沒有監督的第一位。沒有很多的監督,你知道,所以你最終真的得為自己辯護。我的爸爸工作很多。你知道,他絕對是個工作狂,真是一個好人,擁有如此多的誠信,但我認為這是他的逃避方式,但這樣就導致,你知道,你必須想辦法吃飯,你必須,知道,必須想辦法自己完成很多基本的事情。所以我認為你會培養出很多獨立性,但,這對於,知道,作為一個成年人來說,建立情感依附是困難的,除非你真的處理過這些,因為你,你害怕自己不會被照顧。關於你母親的成癮和她正在掙扎的事情,你來理解了什麼,如果有的話?是的,我的意思是,我認為那個時期最悲哀的是,你知道,我認為很多這些行為在某種程度上是被正常化的,我不知道抑鬱症與之之間的聯繫,你知道,她毫無疑問地患有重度季節性情感失調,這也是為什麼我對與光有關的所有事物如此感興趣的原因之一,這對健康的機會,但,你知道,她有重度抑鬱症,並且,知道,沒有被正確診斷。我甚至不記得。我不知道她是否曾經去過醫生那裡,知道,想要接受治療。所以,你知道,我認為我學到的最大的一點是,我們實際上可以做出選擇。我知道,當你看大腦的區域時,我們明白人們是有遺傳傾向的,但我認為有很多事情我們實際上可以控制,以減少我們對一些這些疾病的脆弱性。當你回顧並連接點點滴滴時,那些經歷是如何界定和塑造你的?是的,我的意思是,我只是,我總是,你知道,我非常具有競爭力,是代表美國的高水平運動員,因此我當然在努力了解自己的身體和心理,以便能發揮我的潛力,但毫無疑問,這一切支撐著我所做的工作的底層,都是試圖去理解,你知道,我們如何改善自己的處境,以便我們可以,自我實現,並且,活出我們的潛能。所以那時,我總是,知道,覺得對我的母親感到非常難過。為什麼?你知道,她無法成為她的那個版本,就像我無法實現她的潛能一樣,她擁有如此多的潛力,我無法相信你這樣對我。需要一個面紙嗎?謝謝。你是一個非常特別的人,這一切都讓我明白為什麼你有如此驚人的驅動力和使命感。我不知道你剛才所說的那些,但我從未公開談論過這些。所以我只是,知道,將如此難以想象的痛苦轉化為這種美好的方式,然後修復,知道,數以千計的人生,並幫助他們更接近自己的潛能。是的,我從不想把我的價值觀強加於他人,但我認為這一直是我為什麼做我所做的工作的核心原因之一,而我之所以能夠這麼長時間地指導,就是因為我喜歡看到人們實現他們的潛能或理解他們的潛能,知道我們當然總是是在進步的工作中。但我只是想要所有人都能夠醒來並感到,你知道,充滿活力,並能夠真正地過上你所關心的事情,你知道,並且只是理解,我認為達到這一點的道路,需要一些工作,你知道,確保你在處理一些我們所談論的非談判條件。我認為有時候,人們需要時間來連接這些點,並且隨之而來有很多美好的學習。但我認為如果我能幫助加速一些智慧,並讓人們避免經歷我感受到的一些痛苦,對我來說是值得的。這是你承諾一生中最不可思議的事情,因為你的確明白將會有很多人要麼走向這種上癮的道路,要麼目前被這種成癮所吸引,而你正在做的工作,你所傳播的信息將會防止並提升其中一些人擺脫那種情況,這對世界有著美好的因果效應。我認為,如果我們可以將痛苦轉化成任何事,那正是如此。我想談談酒精。我最近戒酒了,我想大約是三到四個月前。這真是有趣。我和我的一些朋友,還有我最好的朋友進行了對話。我幾個月前在一個播客上提到過這一點。我的一位朋友曾經是一名酒鬼。於是他成功戒酒,並且正在寫一本書。
    然後,當我看著其他朋友的群體時,他們都不是酗酒者,但他們都是那種偶爾喝酒的人。我們坐在一起,圍著這張桌子吃晚餐,他在跟我們講他正在寫的一本書,書的主題是戒酒。我心想,他正在寫的這本書對我來說並不一定有共鳴,因為我從來沒有覺得自己有任何上癮的情況,或者說實話,對酒沒有任何問題。我是一個相當隨意的喝酒者。也許每週只喝一杯葡萄酒,如果有的話。可能我有幾個月根本沒有喝過酒。因此,我找不到戒酒的理由。所以我實際上在跟他說,有沒有其他人可以為我寫一本書,針對那些正處於邊緣的偶爾喝酒者,給我們一個理由,讓我們跨過那道線。因為我有這個播客,我想,不如試著戒酒,看看對我的生活有什麼影響。酒精、健康、生理節律。你對這一切是怎麼看的?嗯,我喜歡從中思考這個問題。我喜歡這個非中立原則,對吧?而這就是我喜歡思考行為的方式,這也是我一直以來的思考方式。如果你有一系列的行為,我們談了很多有關睡眠和生理方面的東西,還有心理方面的東西。這些行為要麼支持你的價值觀,幫助你成為你想在這個世界上做的人,要麼不支持。我認為這就是我看待酒精的視角:這從哪個方面支持我追求成長、影響、當前存在、同情和寬容等價值觀,這些都是我想在這個世界上所追求的核心價值觀。我認為當你從這個角度去看時,選擇變得對我來說非常清晰。如果你對自己誠實,並且具有一定程度的自我意識,理解你在意的事物,我認為選擇會變得更加明確。就像在微觀層面上,生活中的許多選擇。這些選擇支持你想成為的那個人,還是不支持?其實這之間幾乎沒有灰色地帶。而灰色地帶在我看來是藉口。我們可以整天為自己辯解、編造理由,讓自己感覺好一些。但當你能從所有這些中抽身出來,真正客觀地去看待它,我認為像酒精這樣的選擇就會變得非常清晰。
    「這幫助我社交,克里斯汀。」對啊。如果你需要酒精來建立聯繫或形成連結,那麼從我個人的觀點來看,可能有其他未解決的問題存在。你認為是否有一種酒精的劑量是如此之小,以至於不重要呢?是的,我的意思是,這取決於你是誰。我認為這裡有很大的個體差異。我知道白藜蘆醇是個經常被提到的話題。而且,酒和葡萄裡有白藜蘆醇,這與改善健康和福祉有關。但我認為你可能要喝十瓶或更多的酒才能獲得足夠的白藜蘆醇來產生影響。我不認為這是論點。所以,是的,我不知道真的有任何酒精的攝入量能夠對你有幫助。我們從文獻中知道,每週只喝一到兩杯就可能對健康有負面影響。因此,實際上,我不認為即使是適量的酒精對你有好處。
    我們之前談到的對我們生理節律的影響又是什麼呢?嗯,這主要是因為它影響睡眠。它會影響你入睡和醒來的時間。所以我認為這是最大的影響。而且,我想再次提到褪黑激素,當你擾亂了入睡和醒來的過程時,這顯然會導致我們已經討論過的所有下游負面效應。所以,我想如果我們在喝酒,會待到更晚,這樣我們就會暴露在光線下。所以,是的,會有很多伴隨著喝酒的行為,比如我們會晚餐,這些都會堆疊負面影響。
    我在讀一些來自睡眠基金會的研究。2007年的一項研究對29名年輕成年人進行了調查,發現適量的酒精在睡前一小時內攝入會將褪黑激素的產量降低近20%。這是關於年輕成年人酒精和褪黑激素的研究。2018年對4908名芬蘭參與者的研究發現,喝一杯葡萄酒後,睡眠質量降低了9.3%,喝兩杯降低了24%,而喝三杯或更多的葡萄酒或相等量的酒精後,睡眠質量幾乎降低了40%(39.2%)。這真是令人震驚,你的睡眠質量在喝三杯葡萄酒後竟然可能下降40%。
    哦,是的。我們看到的,我們剛剛完成了一項分析,專注於酒精和恢復指標的關係。所以心率變異性和心率,實際上每喝一杯,它的下降都呈線性關係,這是顯著的。所以,是的,我們談到的是,甚至喝一杯酒都會在臨床上顯著降低心率和心率變異性。
    這或許是我戒酒最有說服力的動力,當我第一次拿到我的穿戴設備時,我想那是某個人的生日,於是我們外出,我喝了杯葡萄酒或類似的東西。
    我醒了,第二天醒來,查看了我的心率變異性,這是衡量我明天應對壓力和負荷以及所有事情的能力的一個指標,看看我的身體明天如何能夠處理生活。它閃爍著紅色,這就像是一個警告。當我點擊那個閃爍的紅色圖標時,上面寫著:“你昨天過得很有壓力嗎?你生病了嗎?還是你昨晚喝了酒?”我感覺到非常被針對。我心想,這個東西怎麼知道我昨晚和朋友喝了一杯酒?為什麼我內心深處有東西在閃爍紅色?人們在網上記日記,不是嗎?他們保持著日記。我想是的,沒錯。所以這是一個豐富的信息來源。真的嗎?那在酒精方面你學到了什麼?我想這是得出很多結論的地方。是的,我們看到酒精對於隔天恢復造成6%的減少,這是平均結果。所以,這就是,知道一杯酒的影響,基本上看平均是6%。好的,那麼恢復的平均值是什麼?如果有人喝得很厲害,他們可能會有30%或40%的減少。是的,但這樣的話,我們可能,我們可能已經控制了,知道30杯酒或、你知道的,可能每晚大約是五杯酒。而平均的恢復減少率是6%。這依賴於自我報告,對吧?所以我想知道是否存在偏見。可能會有,是的。那些喝了10杯酒的人覺得他們只喝了4杯。是的,準確來說。我不記得我喝了多少杯酒。所以,嗯,你知道的,我喝了什麼。真有趣,超有趣。另一件事,我們明顯會喝的是咖啡。是的,咖啡因。肯定有昼夜節律擾動與咖啡因之間的相關性。是的,這確實是其中一個因素,咖啡因在我們打算入睡的前8到12小時內攝取確實可以擾動生理節律,當然會影響我們入睡的時間。即使我們已經很疲憊,缺乏睡眠,我們可能會入睡,但它終究會擾動或破碎我們的睡眠。因此,我們不會進入更深層的睡眠階段,也無法達到讓我們感到恢復和清新的睡眠質量。因此,咖啡因的攝取時間真的很重要。這一切的討論讓我對輪班工作者感到非常同情。當我說輪班工作者時,我不是指在倉庫工作的人。我指的是醫生、護士、消防員、警察、卡車司機、烘焙師。是的,任何在晚上10點到凌晨4點之間大於兩個小時處於清醒狀態的人都被認為是輪班工作者。因此,是的,有很多人都是我們的輪班工作者,但那些在生理夜裡實際上是清醒的人,這是巨大的犧牲。我們知道這些人的平均壽命會提前15年。世界衛生組織認為輪班工作是致癌物。而輪班工作者做出了巨大的犧牲。他們會提前15年死亡,這是平均結果。我是說,這是可怕的。我知道。有人在試圖解決這個問題嗎?是的,我的很多工作都是關於輪班工作,試圖了解我們可以使用什麼其他工具來減少在生理夜間清醒所帶來的一些影響,吃飯的時間就是一個工具,真的要考慮我們攝取蛋白質的時機,還有我們接觸光線的時間,我們的開關節奏是什麼。因此,我們可以最小化對生理節律的擾動。事實上,這些醫院的排班規模根本不足以部署可以減輕某些與這種擾動的生理節律相關風險的日程安排。但這實在令人擔憂。而且,還有很多工作想要理解我們如何減輕某些負面影響,但這是一個棘手的問題來解決。不僅是,我想這不僅僅是那些人平均會提早死亡15年,而是他們的生活質量,我想,也不會那麼好,因為如果他們無法持續睡眠的話。是的,我的意思是,抑鬱症,自殺。我的意思是,這在這些職業的人當中更為普遍,因為他們不得不與自然的黑暗周期相抗衡。那麼讓我們談談在心理健康上的抑鬱,自殺傾向。這之間有什麼相關性?是的,有很多有趣的研究。我是說,有一個就是,當我們談論普通人時,跳出輪班工作,我們再回到輪班工作。你知道,根據此,大多數人會經歷社交時差,對吧,這基本上是我們的工作日睡眠時間表與周末睡眠時間表之間有很大的差異。因此,幾乎任何人,你知道,20歲到30歲的人,可能都會落入這一類的社交時差當中。但我們想看的其中一項研究,專門探討大學學生的社交時差,他們發現每小時的工作日和週末時間表的變化,非自殺性意念增加17%。所以這些人並沒有自殺,但他們幻想著自殺。而這個增加了17%。這在已經脆弱的個體中更為明顯。
    以下是將該文本翻譯成繁體中文的結果:
    所以回到生物鐘失調在百分之百的心理健康問題中存在,我們可以看到輪班工人將會非常脆弱,對吧?考慮到他們的變異性,我們查看了WOOP數據,基本上在他們的睡眠清醒時間上是隨機的。它的變異性如此之大,以至於我們甚至無法看到一個模式。這是隨機的,這是令人害怕的。為什麼這會令人害怕?因為你擁有的變異性越多,心理和生理上的負面後果就會越多。
    這裡是否也有關於我們如何應對生活中壓力事件的關聯?因為我想當然一定有。是的,絕對有。整天管理壓力,甚至在夜間的程度,也絕對可以增加你對壓力的耐受能力。因此,例如使用呼吸練習作為隨需自我調節工具來即時減輕當前的壓力,並啟動副交感神經系統,可能是非常有效的。因此,我稱這些為小型的去活化時刻。對於那些處於高風險、高壓環境中的人來說,主動進行這些練習是一個絕妙的策略。因為許多這些人,回想一下基線,當你從事輪班工作並且在夜間清醒時,你的系統運作的壓力水平超過正常水平。你的系統必須更加努力來維持穩態,因為你正在做的恰恰是與你的身體想要做的相反。
    因此,在生物學的夜間清醒時,所有生物學上的偏好都被繞過了。因此,為了減輕一些壓力,這些小型去活化時刻對這一人群來說是絕對關鍵的。這意味著字面上只需花30秒,進行一些生理練習,例如,這已被證明是在當下減少焦慮和壓力最有效的呼吸技巧,實際上,你對未來焦慮和壓力的感知也會受到影響,生理練習基本上是雙重吸氣,然後延長呼氣。完美的,完全正確。所以基本上,當你哭泣時,你會進行雙重吸氣,然後延長呼氣。但這樣在當下能以非常強大的方式減少壓力。如果你這樣做五到十次,你最終會啟動副交感神經系統。這樣可以減少心率,這樣在整個一天進行這樣的練習是一種很好的方式來減輕負面壓力的積累。
    有一個相當不幸的悖論,一個非常悲劇的悖論,就是我們的輪班工作,尤其是一些醫生,是我們需要最專注全力以赴的人。是的。但據我今天對生物節律的了解,這些人最有可能遭受專注力和睡眠等問題,這些對於有效工作至關重要。我是說,這是有關聯的,你知道,根據平台上每45分鐘的睡眠不足,我們會看到第二天的心理控制、執行功能下降5%到10%。所以我們用M-back和Stroop進行測量,這些是測量執行功能的績效測試。我們看到每累積45分鐘的睡眠不足,第二天的執行功能下降可達10%。那麼,執行功能對那些人來說意味著什麼?我們作出決策的能力。
    好吧。你用的詞是睡眠負債。什麼是睡眠負債?所以這基本上是你需要的睡眠與實際獲得的睡眠之間的差距。這是高度個體化的,對吧?這是平台上一個美好的特點,我們學習你的身體,我們了解你是多麼高效的睡眠者,我們了解你最佳的睡眠和清醒時間應該是什麼。我們基本上告訴你需要在床上花多少時間。因此,我的團隊在whoop上所做的很多工作,特別是試圖了解睡眠負債與我們所關心的其他績效指標之間的關係,對吧?這告訴我們某人在其環境中運作的能力的故事。我們進行的一項研究專門針對商業高管。因此是CEO類型。我們基本上查看的是,這是一項為期六個月的研究,考察兩個不同的群體,男性和女性的分佈基本相等。我們發現對於這些商業領導者,每累積45分鐘的睡眠負債,我們見到第二天的執行功能下降5%到10%。因此,領導者在存在睡眠負債的情況下做決策的能力,隨著睡眠負債的增加而變得更糟。我們做了一項跟進研究,這項研究非常驚人。我們基本上查看了大約70位商業執行官類型。我們檢視了他們所有的客觀睡眠負債指標,其中之一。還有我們觀察了他們在團隊會議中的直接報告的心理安全感。
    心理安全感的定義是,在你的環境中作為你最真實的自我出現的安全感。我們發現,領導者每多45分鐘的睡眠負債,直接報告的心理安全感就會顯著下降。當他們的領導者有45分鐘的睡眠負債時,他們在環境中感到不太安全,無法作為真實的自我出現。而且其中一些人累積了幾個小時的睡眠負債。因此,領導者的睡眠狀況與心理安全感之間存在著線性關係。
    所以這項研究中有趣且引人入勝的地方在於,領導者毫無意識地無法察覺自己在認知、身體和情感上出現的衰退,對吧?但這就是睡眠不足的狡猾之處,它讓你無法察覺自己在低水平運作。你只是隨著這種較低的功能水平適應下去。但周圍每個人都能感受到,對吧?這表現在你面部的表情、情感的流露、眼神接觸的方式以及你對事情的容忍度上。而且你想到睡眠不足,這實際上影響的並不只是我自己,而是我接觸的每一個人。從商業的角度來看,單純從數字的角度出發,谷歌曾經做過一項名為亞里士多德的研究,他們檢視了與團隊表現相關的各種指標。在這項研究中,最能預測團隊表現的因素就是團隊在環境中感到心理安全的程度,即能夠安全地展現真實的自我。比起缺乏心理安全的團隊,這給予的回報高達450萬美元。
    這是一個非常重要的概念,我認為並不是很多人會提及。但當我們回到非中立性原則的概念時,什麼樣的行為能促進、使你能夠活出你的價值觀,並且儘可能穩定地展現最好的自己,減少睡眠債務便是其中之一。
    在事故和傷害方面,個人受傷與對他人的事故之間,與睡眠債務之間存在相關性嗎?研究表明,你承受的睡眠債務越多,你就越容易發生事故,所承擔的風險越大。是的,我們在醫療領域及車禍中都能看到這一點,還有更多的例子一再證實。
    車禍。2016年,交通安全基金會的研究發現,報告通常每天只睡四到五個小時的駕駛者,其事故率是每天通常睡七小時或以上駕駛者的5.4倍,這真是令人毛骨悚然。是的,我知道,當我們考慮到睡眠時,作為一個社會,我們並沒有變得更好。而且我認為我們在這個對話中所採取的角度是錯誤的,我們告訴人們要花更多時間在床上,但卻沒有去解決實際上幫助我們入睡和保持睡眠的行為。對我來說,這才是重點。這並不是關於在床上花更多時間,雖然這可能是需要做的事情,但這是關於對於那些不思考我們所談論的所有生理時鐘的事物的人來說,你無法到達那種狀態,而這些環境因素如寒冷、黑暗、安靜,確實是重要的,但在基礎的層面上,我認為人們並沒有參與那些能幫助我們減少睡眠不足的行為。
    我發現的另一個非常有趣的研究是,2021年的一項研究發現,少於七小時的睡眠與受傷風險增加有關。如果這種情況持續至少14天,肌肉和骨骼受傷的風險會增加到1.7倍,幾乎是兩倍。所以如果有人經常去健身房並喜歡鍛煉,如果我有高睡眠債務,那麼我受傷的可能性會提高,持續的話幾乎是兩倍,這太瘋狂了。
    是的,確實如此。而且我很感激,人們最終意識到睡眠是我們在這個星球上最大的自然表現力和答案。是的,這在我們所做的所有研究中確實表現得淋漓盡致。
    那麼睡眠和性行為之間的關係呢?與伴侶的性行為是一種促進健康的行為。在我們的研究中,我們發現了這一點。
    你做了什麼樣的研究? 是的,我們實際上還沒有發表,所以這是初步數據。不過,報告說在睡前幾小時內與伴侶發生性行為的人,睡眠和恢復的指標比那些沒有的人要好。
    你說“與伴侶的性行為”非常明確。 我有說。當人們在沒有伴侶的情況下發生性行為時,我們並沒有觀察到相同的效果。
    怎麼能沒有伴侶進行性行為呢? 我的意思是,嗯,我應該說伴侶,就像配偶、男友或你持續在一起的人。所以我們在談論的應該是,不是一夜情。抱歉,我應該澄清一下。
    我以為你是指完全沒有人的情況。 哦,明白了。是的,我這裡在講人類之間的性行為。
    自慰也有相同的影響嗎? 我們沒有看到自慰和任何睡眠或恢復的指標之間存在很大的效果。
    人們是否報告說他們會一再進行? 他們肯定會。
    他們會。 我應該說這完全是可選的,所以人們可以選擇跟蹤這些事情。同樣,這是完全去識別化的。我們無法知道誰在進行日誌跟蹤和行為。但是的,總之,我們確實沒有看到自慰對睡眠和恢復的任何重要影響。
    我們之前提到了在睡前運動的事情。如果我在睡前性行為,並且知道可能會持續很長時間,這會不會產生大量的腎上腺素,讓我再次清醒呢?
    所以,這要看情況。 如果你完成了,那麼你會釋放催產素,這是一種能夠讓人放鬆的化學物質。
    所以各位,通常在射精後,他們會感到疲倦,因為釋放了催產素。這又回到了我關於自慰的觀點。自慰時難道不會釋放催產素嗎?是的。我認為,催產素與連結有關。
    對。因此,我想這就是原因,而這可能是為什麼在與伴侶或配偶做愛時,我們看到這些強烈效果的原因,前提是過程順利。然後你釋放這種催產素,這讓你感到連結和安全。我認為所有這些條件都有助於讓你入睡,甚至可能保持睡眠。
    這很有道理。因為我在與伴侶做愛後確實會感到非常非常疲倦。我一直想知道為什麼會這樣。我不知道為什麼女性似乎在做愛後更想留下來依偎和聊天,但男性似乎會感到困倦並快速入睡。或者想要立即離開,這是一種可以追溯到史前的刻板印象。我還想和你談談另一件在我生活中變得非常著迷的事情,就是這個詞,應該說是個縮寫,HRV,心率變異性,我對它變得非常著迷,也許有點過度迷戀。一個人可能會這麼說。我每天都會檢查它。因此,我早上醒來時做的第一件事就是查看,以了解我的身體從前一天晚上恢復得如何。什麼是心率變異性?
    簡單來說,就是心跳之間的時間間隔,它是心臟的一種功能,但起源於自律神經系統。正如我們談到的,自律神經系統有兩個分支,副交感神經和交感神經。副交感神經為休息與消化,交感神經則是戰鬥或逃跑。這兩者競爭向心臟發送信號。當你完全恢復時,你的心臟會對這兩個自律神經系統的分支作出非常動態的反應。這樣無論你想做什麼,以及環境中發生什麼事情,你都能夠與之匹配,越恢復越好。如果這樣說明清楚的話。因此,你能夠以更高效的方式對環境壓力作出反應。心率變異性就是一種測量你對環境適應能力的功能。
    心率變異性越高(心跳變化越多)越好。是的,變異性越高越好。因此,較高的心率變異性應該與對環境壓力的良好適應相關。
    那麼低心率變異性聽起來會像這樣。咚,咚,咚,咚,咚,咚。非常一致,不好。一個高心率變異性則聽起來像咚,咚,咚,咚。非常多變。完美。這是一個美妙的描述。這種變異性是更好的。你會認為如果某件事情是一致的,那會更好。我知道在所有其他情況下確實是。但在心率變異性的情況下,這是非常反直覺的。
    好的地方是心率變異性在某種程度上是可調整的。什麼是良好的、平均的心率變異性?
    這完全基於遺傳。這真的很難,對吧?因為我不知道你出生時的心率變異性是什麼。所以我不知道你心率變異性的潛力是什麼。我認為我們所能說的唯一一件事是,當你來到根平台時,你會獲得你的心率變異性,並將建立基準。我認為人們需要了解的是,你在達到那一刻之前的一切行為和選擇將決定你的基準心率變異性。因此,如果你有酗酒、使用毒品或有許多童年創傷,那可能會在相對於你自身的潛力的情況下,產生較低的基準心率變異性。因此,由於所有這些原因相互影響,因此比較非常困難,但還有遺傳、心臟大小、性別,像所有這些生物因素都會影響你的心率變異性和基準心率變異性。所以你不希望比較。沒有好的說法,我認為一般來說,越高越好。
    平均是多少?
    這取決於年齡。因此,每年你的心率變異性會下降一些。我想大約是三到四個百分比,這其實很多。根平台上,20至30歲的平均心率變異性大約是65到70,30至40歲稍微低一點,40至50歲大約在50幾的範圍。所以隨著年齡增長,它確實會變差,但我認為人們為什麼會對此著迷,是因為它真的是你心理、身體和情感健康總體狀態的一個非常好的指標。
    女性和男性的心率會有變異嗎?
    是的。所以一般來說,男性的心率變異性比女性的基準要高,因為心臟通常較大。
    我正在努力提高我的心率變異性。我應該關注什麼最重要的事情?因為這個心率變異性似乎有點神秘。
    所以確實有一些事情會直接影響你的心率變異性,比如睡眠和清醒時間。所以穩定的入睡和醒來時間是最重要的。你希望每天在同一時間醒來,早上醒來時希望能得到大量的陽光,並希望在白天獲得很多自然光。
    所有這些因素都會影響炎症和皮質醇,影響我們體內需要循環的各種物質,當我們不執行一些這些行為時,它們就無法在我們的體內循環,這會帶來負面的後果。你希望在整個白天減輕壓力。因此,壓力並不壞,但我們需要主動管理偶爾的壓力,並適度休息。當我們不斷忙碌時,這樣的狀態只能持續一段時間。所以在白天進行壓力與休息循環方面,務必要主動。當我們移動時,我們希望早晨攝入大部分的卡路里,多吃蛋白質。我們需要確保攝入足夠的蛋白質。我認為人們通常攝入的蛋白質並不足夠。早上多吃蛋白質,在睡覺幾小時前停止進食,並確保整日保持水分。是的,絕對可以。因此,我可以深入講述最佳的訓練方案,但總的來說,我們需要確保我們的訓練具有極端化的特點,即每週進行 兩到三次的五區訓練,這是接近極限的努力。然後,我們還需要進行第二區訓練,這是略低於最大心率的60%強度,每週進行200到300分鐘,我知道這聽起來很多。建議的運動時間是150分鐘,我個人認為這並不足夠,但如果我們在談論優化心率變異性,那麼這將是我們需要遵循的方案。我們每週需要進行幾次力量訓練,這將最大限度提升心血管系統和神經系統之間的相互作用。是的,確實有訓練的方法可以達到此目標,而我剛剛描述的內容大致上能引導你走向那條路。我們談到了限制進食時間或在預計入睡前三小時停止進食。這是非常重要的。不喝酒。顯然,如果我們想優化適應環境壓力的能力,增加心率變異性,這一點非常重要。我們都需要戒酒。另外,我想說,在床上待足夠的時間是非常重要的,這樣才能避免累積睡眠債務。
    那麼擁有朋友呢?是的,聯繫,與支持你價值觀的人在一起是絕對必要的。我們剛剛談到了一點運動,但還有我們生活中一般的久坐行為。幾年前我查看了一些研究,並在我的第一本書中引用了這些研究,顯示在西方世界,我們變得越來越久坐。這就像一條向下的曲線,每年人們的活動量越來越少,因為我們現在有優步,可能更多的時間是在辦公室工作,甚至更多地在家工作,我們優化了生活中的活動,這肯定對心率變異性有影響。
    毫無疑問,久坐行為是有問題的,我認為我們錯的是,認為我可以醒來運動一個小時,然後這樣就可以獲得整天坐著的許可。但我們知道,連續坐四個小時的人,四小時的連續久坐與死亡率的提高有關。So 四小時的久坐行為,這是連續的,對吧?所以如果我們希望改善談論的所有健康參數,特別是心率變異性,你想要打破你的久坐時間。因此,每半小時到一小時,你應該起身,活動五分鐘,然後再回到工作中。
    在2020年,你寫了一篇文章,提供了五種改善心率變異性的方法。心率變異性,我所說的是非常重要的,因為它與所有這些健康指標相關聯。它與免疫力有關,與所有這些非常重要的事物有關。在那篇文章中,你提出了一些令人驚訝的建議,其中之一就是實踐感恩。
    是的。我認為研究顯示,實際上接收感恩對我們的情緒和幸福感有最強的影響。所以如果我收到一封感謝信,並真心內化它,這將對我的幸福感有最大的長期影響。但還有很好的研究表明,表達感謝和感恩也對我們的心理運作有許多積極影響。
    我想這帶出健康和心率變異性、睡眠等心理元素,還有我們談到的壓力和焦慮。你目前正在完成心理學的博士學位,對吧?
    對的,沒錯。
    這再次與你在那篇文章中提到的一個地方有關,你提到成長心態。這也是心理學的一部分。
    是的。
    這為什麼重要?這種成長心態,這種感恩心理,為什麼對我們重要?
    是的。我認為這與我們是否感到未來成長的可能性有關。我們是否感到自己有潛力成長和學習?我們是否對未來持樂觀態度?這就是成長心態的本質,對吧?而且你可以想像,如果你對未來不感到樂觀,感覺不到成長的可能性,你會感到自己的能力非常有限,對吧?
    而且你會感到自己的幸福感受到限制。
    所以我認為,是的,我覺得,未來是積極的這種信念和心率變異性之間有非常強的聯繫,你知道的,這個將會在生理上表現出來。這位作者叫做肖恩·安克(Sean Anker)。哦,肖恩·阿克(Sean Aker)。是的,來自哈佛。對,是阿克。這個增長心態的理念有很多研究作為一種反作用於壓力的方式,我覺得這很有趣。他確實發現,心情積極的醫生在診斷上比心情中立的醫生快19%且更準確。他還發現,積極的員工比消極的員工生產力高31%。是的,我認為我們的生活環境確實會使我們向一個方向傾斜,但我相信我們有基因上的偏向,對於「杯子是半空的」或「杯子是半滿的」的看法。你知道,我認為這些研究和文獻的結果是有意義的,但我們所談論的一切,我認為都是基礎。所以我們所談論的很多生理方面的東西,例如日週期、睡眠、恢復、壓力管理,還有我們何時進食、如何訓練這些事情,這些都會讓我們能夠利用心態以最具生產力的方式。當我們沒有去照顧這些生理需求時,我們會覺得自己沒有目的。與我們交談時,我們會感覺到自己缺乏做生活中想做的事情的技能和資源。說服自己走向更美好的未來真的很難,對吧?而且改變我們的心態也很困難。但如果我們能夠關注一些生理和心理方面的問題,我們實際上可以開始更加控制我們的心態。所以我覺得很多時候,在心理學領域中,這是令人沮喪的,我們談論增長心態卻不真正討論那些實際支撐它的行為。這就是我所從事的工作的一部分,了解這些核心影響因素,生理上的和心理上的,如果我們能夠理解並建立一個基礎設施,讓這些行為在我們的日常生活中變得可實現,那麼我們就會處於擁有增長心態的狀態。但是,沒有良好習慣和行為的基礎,很難相信未來會是光明的。
    這讓我質疑一些我知道的許多人在聽到這樣的對話時會想的事情,他們會想,哦,但克里斯汀,我就是沒有動力。對於哪個先有這個持續的討論存在,動作還是動力?在我的生活中,我清楚地看到了這種雙向聯繫:我做了什麼與我感覺如何,感覺如何與我做了什麼是相互影響的。所以如果我想影響另一個,我就去做另一个。我如果想感覺很好,就必須專注於我的行動。如果我想行動出色,我就專注於我的感受,舉例來說,你知道我的意思嗎?因為人們聽到你在生活中實踐的紀律時,他們就會想,哦,天啊,她一定有很多動力。那些在凌晨3點看垃圾電視和吃垃圾食物的人,他們看到你就會想,她擁有我所沒有的東西,所以我無法相關。我不能成為克里斯汀。那些感覺動力是問題的人需要聽到什麼信息?
    我認為理解我們如何實際產生能量是必要的,因為這實際上是動力的核心。影響我們能量產生或給動力設定上限的幾件事被稱為評估。所以我們認為任務的相關性,以及我們對任務的認知。它是困難的嗎?是簡單的嗎?是具挑戰性的嗎?所以評估和感知會一起影響你動力的潛力。
    好的,所以評估就像是為什麼,為什麼這件事情重要。完全正確,這對我來說有多重要。
    這很有趣,因為在我的書中,我寫了一個叫做紀律方程式的東西。我覺得,你剛才有點概括到這個。對的,是的,這肯定是心理學和生理學領域中的常識。是的,我們都有潛在的動力,而影響這一切的兩個因素就是我們如何評估情況以及我們如何看待它。
    所以在我的紀律方程式中,這是方程式:紀律等於一個人為什麼的力量加上追求的獎勵減去追求的成本。完美。我愛這個。是的,這很美好,而且我認為這個道理確實成立。對,絕對是這樣。但我認為,且我會說,你知道,我認為我的團隊總是如此成功的原因之一就是我在我的環境中不斷地運用這個原則。我幫助我的運動員理解他們的個人為什麼,比如說,為什麼他們每天都要來到場上?這是如何與他們的個人價值相連的,而不是我團隊的價值。而且我讓環境具挑戰性,讓他們對自己每天的工作感到興奮,對吧?我試著在個人層面去做這些。因此,很多團隊表現不佳,坦白說,就是因為他們的領導者不理解評估和感知之間的關係。
    我真的認為如果你能理解這一點,而你也為此寫了一本書,對吧?這樣人們就能閱讀這本書。如果領導者能夠認識到設定和建立基礎設施的重要性,去挖掘每個人的個人價值觀以及它們如何與任務相關,你就會擁有動機。你會增加潛在動機的天花板。在某些方面,這讓我想到現在聆聽這段話的人,可能在不知不覺中朝著他們想成為的那個人 upward reinforcing spiral 前進,或者相反,朝著他們不想成為的那個人 downward reinforcing spiral 後退。因為如果你以正確的方式出現並行動,你就會釋放能量,會感覺良好,這意味著你有更好的機會以正確的方式出現並行動。而這樣的螺旋會向上。但如果你以錯誤的方式出現,這意味著你可能會有些沮喪。你會有很多生理週期的擾動,你不會感覺良好,這意味著你以正確的方式出現的機會會減少,能量也會低,所有這些都是向下的螺旋。所以如果你處於這個 downward spiral 中,我猜唯一打破它的方法,就是你聽一個播客,但這並不會僅僅幫助你打破它。這將始於你在某一時刻做出一個不同的決定,這可以是一個非常非常微小的決定。是的,我認為現在我正在做的很多工作就是試圖弄清楚究竟是什麼樣的分類。如果有人真的想要改變,他們從哪裡開始?從哪裡開始呢?你知道,我會說,睡眠,醒來的時間,保持每天在同一時間起床,並在那段時間內盡可能多地接受光線,這將為你的一天奠定基調,並使你能夠每晚在規律的時間入睡。你必須解決這一點。第二件事是我會縮短你的進食窗口,將進食時間保持在10小時內,將所有的卡路里在10小時內攝入,並嘗試在你傾向於入睡的時候與你最後一餐之間留出幾小時的緩衝時間。僅僅這兩件事的入門門檻都相對較低,對吧?而這將提升心情。你會改善你的身體組成,對吧?僅僅通過縮短那個窗口,你將會看到我們談到的所有效果,無論是在穩定的睡眠和醒來時間帶來的有氧運動和代謝效果,還是穩定的睡眠和醒來時間帶來的心情效果,這都會促使你與光線之間建立更好的關係,我們知道光線是人類健康和功能的核心。所以我會說這兩件事是開始的地方。我認為僅僅這兩件事的下游影響都是相當深遠的。然後我認為在這同時,你還需要弄清楚你實際上想在這個世界上成為什麼樣的人?你的身份想要是什麼?你知道,我不確定人們是否真的思考得足夠多。在這個世界上有這麼多的干擾。我們可以淹沒在不斷湧向我們的內容中。我們無法分辨,我們還沒有做到能夠分辨出什麼對我們真正重要。我們沒有能力以一種有益的方式指導我們的思想和注意力,對吧?因為我們還沒有建立這種技能或力量。因此,我認為把它控制住的另一種方式就是,真正弄清楚我和技術的關係是什麼?我希望它是什麼樣的?你知道,我到底想如何花我的時間?你有把它寫下來嗎?當然,絕對有。而這是什麼樣的格式或媒介呢?哦,願景板或其他什麼?哦,就像是筆和紙。我是說,我有,我每隔一段時間就會回顧這些。我會問自己,我重視什麼?我關心什麼?我想如何花我的時間?這一直是我做所有決策的基礎。你的 Evernote 裡寫了什麼?哦,我的意思是,例如說我的想法,為什麼我有我的價值觀清單,是的,它總是從這裡開始。你的價值觀是什麼?所以成長、影響、寬容、同情和存在感。這些是我最重要的五個價值觀。我會對這些進行冥想。每當我有問題,我會尋找一些我最喜歡的作者,他們對所有這些不同的事情有著廣泛的寫作,例如詹姆斯·鮑德溫關於同情和寬容的文章,還有亞蘭關於影響和成長的著作。我喜歡她的作品。但是的,我認為真正建立這些信念和價值觀在行動中是什麼樣子,對吧?如果我不知道成長是什麼樣子,如果我不知道寬容在行動中是什麼樣子,我怎麼能在日常生活中實踐它們,對吧?所以你必須寫下來。你必須內化它,然後你必須實踐這些行為。所以在我的 Evernote 中,我有一個類似於這樣的,什麼在行動中看起來是什麼?我可以做些什麼來實踐這些價值觀?然後就是有一個表達這些的出口。我需要做些什麼呢?你知道,我的博士學位,這不是一個目標。我沒有任何目標。在我看來,目標完全是胡扯。這就像是生活在你的價值觀中。我的博士學位讓我能夠生活和實現成長和影響的價值觀。對吧?如果我想在大規模上影響健康,我需要擁有信譽。我需要知道如何進行實驗。我需要成為一名科學家。對吧?因此,這不是我在達成博士學位這個目標,而是它使我能夠活出成長和影響的價值觀。
    而我覺得這就是人們常常搞錯的地方。他們會想,我想跑一次十公里。然後在你完成十公里之後會發生什麼事呢?我在生活中也套用這個原則,像是,我不是,我總是努力活出我的價值。我不會以達成某個目標來評估成功。我的評分標準是,我是否完全地活出我的價值?對我來說,那才是勝利。當我在指導大學隊伍時,我就是這樣評估我的環境的:我們是否在活出我們的價值?當你這麼做的時候,你總是會勝利,對吧?而且這在你對競爭的思考上也有一種第二階段的影響,對吧?像是,這又是一個,我不參加競爭。我在十幾年前停止了競爭。比如我們的普林斯頓隊伍,在我們談論回到支持你價值觀的基礎設施時,我們甚至不列出對手。因為我不希望他們想著對手,也不希望他們在一周內改變自己的行為,改變訓練的質量,或是根據我們的對手改變他們的行為。那是毫無關係的,對吧?如果你想要穩定地表現,你需要每天都以高質量出現,並且願意以能創造出讓你重複達到表現水平的方式去投入自己。這一切都是關於學習和發展,而不是針對一個對手,對吧?這就是為什麼團隊表現不佳的原因,這就是為什麼個人表現不佳的原因,因為他們有這種任意的指標,或是他們想要打敗的團隊,而他們卻專注於此,對吧?或者是他們想要打敗的某個人,而他們卻專注於此。不如反過來想,好的,我的標準是什麼?然後再回到那個問題,我是否真正在活出我的價值?我覺得如果你能這樣做,所有事情都會自然解決。
    克莉絲汀,我們這個播客有一個結尾的傳統,由上一位嘉賓為下一位嘉賓留下一個問題,卻不知道這個問題將留給誰。為你留下的問題是:你會說的最後一句話是什麼?我想像的情境是,如果你不得不說最後一句話,你會說什麼?
    我覺得,找出你想在這個世界上成為什麼樣的人。然後將你的生活安排成可以成為那樣的人。
    克莉絲汀,謝謝你。在很多方面都非常鼓舞人心。我知道我會推廣Woop,但我覺得你已經透過你令人鼓舞、聰明和智慧的表現,自然地做到了這一點。而這正是Woop的精髓。我想感謝你很多次,因為很多不同的理由。但我想給你的最重要的感謝,是感謝你的工作為成千上萬的生命引導了更好的方向,並在很多情況下改變了這些生命,但也感謝你未來十年、十年和十年,將會引導數以百萬計的生命朝著更好的方向發展。你擁有潛在的能力為人類服務,擁有技能、敘事能力、智慧,還有你那種與生俱來的深厚驅動感。這是一種人類的服務,並且不幸的是,隨著時間的推移,人類越來越需要這種服務。我非常期待看到你如何發展。我堅信,這在許多方面都是你旅程的開始,即使你已經在這份工作裡工作了幾十年。但是內心有一種感覺告訴我,這只是開始。因此,克莉絲汀,謝謝你的慷慨。謝謝你的智慧,謝謝你的時間。非常感謝你。
    我非常感謝你,史蒂芬。謝謝你所有的好工作。
    [音樂]

    If you enjoy hearing about the transformative power of sleep, I recommend you check out my conversation with Dr Matthew Walker, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=Us8n8VBQn_c

    If you have ever wanted to understand what exactly Circadian Rhythm is, and its unbelievable total body impacts, this is the episode for you.

    Kristen Holmes is the Vice President of Performance Science at the health and fitness monitoring company, WHOOP. Kristen’s focus is on understanding the scientific, psychological and personal factors that either promote or harm human performance.

    In this interview, Steven and Kristen discuss everything from the amazing impact of harnessing your Circadian Rhythm, Heart Rate Variability, the psychology of peak performance, and how people can take control of their health.

    Follow Kristen:

    Instagram: https://bit.ly/47oC8fh

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • The Poo Scientist: “If Your Poo Looks Like This Go To A Doctor!”, “Your Gut Health Causes Belly Fat, Anxiety!” & “Alcohol Is Destroying Your Gut Microbiome!”

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:06 -Hey, whatcha doing? -Programming our thermostat to 17 degrees when we’re out at work or asleep.
    0:00:12 We’re taking control of our energy use this winter with some easy energy saving tips I got from Fortis B.C.
    0:00:16 Ooh, can serve energy and save money? Maybe to buy those matching winter jackets?
    0:00:21 Uh, no. We’re also getting that whole matching outfit thing under control.
    0:00:27 Discover low and no-cost energy saving tips at fortisbc.com/energysavingtips.
    0:00:30 -Matching Jacksons? -Please, no.
    0:00:35 What I have here is a variety of different shapes and sizes of poop.
    0:00:37 Yeah. What does this tell us about our health?
    0:00:42 Well, if your poop looks like this, to me, that’s grounds to talk to a doctor.
    0:00:45 -Doctor Will Gulswit. -We’re a renowned gut health doctor.
    0:00:51 -Who has a wealth of information on this? -How we can improve our gut health through food and lifestyle changes.
    0:00:55 We are currently living through an epidemic of gut health issues, and if we want to be healthy humans,
    0:00:59 we absolutely need a healthy gut microbiome in order to accomplish that.
    0:01:02 So, let’s break this down. First of all, microbes are invisible.
    0:01:06 On your thumb, there are as many microbes as there are people in the UK.
    0:01:11 Really? And gut microbes play a critical and essential role in controlling whether or not you suffer from depression.
    0:01:15 Because 95% of the happy hormone is produced by the gut.
    0:01:18 It controls your cognition, your memory, your energy levels.
    0:01:24 Your gut is the place where you are making decisions, and study after study after study shows us that when people eat more food,
    0:01:28 not only do they empower the gut microbes, but also, they lose weight.
    0:01:32 They’re less likely to die of heart disease, less likely to be diagnosed with multiple different types of cancer.
    0:01:33 -No way. -Yes.
    0:01:35 -Do you live alcohol? -The science is clear.
    0:01:38 When we drink to the point of having a hangover, is that dehydration?
    0:01:42 Absolutely not. The issue is you have caused significant damage to your microbiome.
    0:01:49 But the gut is forgiving, and the choices that you make today within 24 hours will have an effect on your microbiome.
    0:01:55 I want people to eat a diet where they can eat as much as they want without restriction, and still achieve their weight goals.
    0:01:59 And this is completely possible by consuming a diet button.
    0:02:12 Dr. Will, if someone’s just clicked on this conversation, and they’re deciding whether to listen or not,
    0:02:16 what would be the pitch to those people? What’s the benefit if they stick around?
    0:02:21 Welcome to what I sincerely believe will be a life-transforming conversation for you,
    0:02:26 because the issue is that we are currently living through an epidemic of gut health issues.
    0:02:29 If we look across the board, this is everywhere.
    0:02:34 And it’s not just digestion. This is so much more than that.
    0:02:38 We need this now more than ever, because ultimately, if we want to be healthy humans,
    0:02:42 which to me is one of the highest goals that we should hold for ourselves,
    0:02:48 if we want to be healthy humans, we absolutely need a healthy gut microbiome in order to accomplish that.
    0:02:51 What’s your sort of academic professional background?
    0:02:53 Gosh, where do we begin?
    0:02:59 So, I graduated from Vanderbilt University with a chemistry degree.
    0:03:04 That was my college, and I went to Georgetown, which is one of the top medical schools in the country.
    0:03:10 I spent three years at Northwestern as an internal medicine resident.
    0:03:13 I won the highest award that they give while there.
    0:03:20 Then I was the chief medical resident, and I spent four years training as both a gastroenterologist in the hospital
    0:03:22 and also working on clinical research.
    0:03:31 So, I didn’t expect when I finished all this that I would be continuing to publish papers at any point in my life in the future.
    0:03:36 But now, in my work with Zoe as their US medical director, I’ve been heavily involved in clinical research again.
    0:03:40 You mentioned a big G word there, gastroenterologist.
    0:03:41 Yeah.
    0:03:43 What is that?
    0:03:48 We are the specialists in terms of basically like the intestines, the gut.
    0:03:50 So, if I were to summarize it, I would say guts and butts.
    0:03:51 Guts and butts.
    0:03:52 Yeah.
    0:04:02 The conversation around the gut microbiome and the gut generally has exploded really since 2006-2007 time.
    0:04:10 Before then, I mean, to be fair with you, I think as far as I’m aware, and I’m not that close to doctors or hospitals or research,
    0:04:17 I’ve only started hearing about the gut microbiome in the prevalence that I have in the last two years, three years.
    0:04:21 What is the central misconception that most people have as it relates to their health?
    0:04:29 That guy that looks into the mirror and goes, “I don’t like what I see here. I don’t feel good. That’s curled up. They’re bloated. They’ve got gut pains.”
    0:04:35 The current line of thinking will say it is X, but there’s something that you believe it is.
    0:04:38 What is that?
    0:04:42 Well, I think that all of these things ultimately connect back to our gut microbiome.
    0:04:45 And I think that’s the piece of the puzzle that’s been missing this entire time.
    0:04:48 It was sort of this black box.
    0:04:50 If you eat well, you will improve your health.
    0:04:54 If you do this, you will improve your health.
    0:04:59 What we were missing was the understanding that all of those choices ultimately impact these gut microbes.
    0:05:04 And by impacting these gut microbes, you can actually transform the physiology within your body.
    0:05:05 Gut microbes?
    0:05:05 Yeah.
    0:05:06 What is that?
    0:05:13 Gut microbes is my nerdy way of talking about these micro-organisms that you can’t see them right now.
    0:05:16 But they’re there.
    0:05:22 If you hold up your thumb, literally on your thumb, there are as many microbes as there are people in the UK.
    0:05:23 Really?
    0:05:27 And they cover our entire body from the top of our head to the tip of our toes.
    0:05:31 Every single external part of our body is covered with these microbes.
    0:05:37 But the main spot is actually deep inside of us, which is our colon, the large intestine.
    0:05:41 In that spot, you can find 38 trillion.
    0:05:46 Now these, when I say microbes, it’s referring to the fact that they’re microscopic and they’re alive.
    0:05:48 It’s mostly bacteria.
    0:05:54 In addition, the bacteria could also be fungi, could be parasites, could be viruses.
    0:06:00 But we have 38 trillion of these mostly bacteria focused and concentrated within our colon.
    0:06:03 So when we talk about the gut microbiome, we’re really referring to them.
    0:06:04 How did they get there?
    0:06:06 So you started in your mother’s womb.
    0:06:13 And evidence these days would suggest that you’re already starting to come into contact with these microbes.
    0:06:20 But for the most part, you haven’t really met them yet until the water breaks.
    0:06:25 And in that moment, for the first time, you are exposed to the world.
    0:06:27 And the world is covered in microbes.
    0:06:31 Everything that’s alive, everything, has a microbiome.
    0:06:36 Could be a plant, could be an animal, could be an insect, could be us.
    0:06:42 So when mom’s water breaks, these microbes then enter into the uterus and you meet them for the first time.
    0:06:47 But you are particularly exposed to them as you pass through the birth canal.
    0:06:54 And this is basically like nature’s way of being like, hello, welcome to the world and meet your partners.
    0:06:56 They’ll be with you for the rest of your life.
    0:06:59 And they’re here to help you and they will make you healthier.
    0:07:05 And this is the result of co-evolution that goes back over a billion years.
    0:07:13 We have been evolving, which is crazy, because humans have only existed for three or four million years.
    0:07:19 But these microbes were the first life on the planet and all life evolved with these microbes.
    0:07:27 And things like, for example, our immune system is the product of evolution that started a billion years before humans even existed.
    0:07:35 We always think of ourselves as one organism, but you’re making the case that I’m maybe 36 trillion or whatever you said, organisms in one.
    0:07:37 And we would call you a super organism.
    0:07:41 And that sounds like a Marvel character, which is cool and we’ll take that.
    0:07:49 But that’s actually completely true because the issue is that if we withdrew these microbes from you, if you were like hypothetically,
    0:07:55 you know, we could talk about the bubble boy from the 1970s, where they actually did this.
    0:08:00 They tried to have a child live in a sterile world because he had a specific immune deficiency.
    0:08:06 So their thought was if we keep him separate from all the bacteria, then he’ll never have a problem.
    0:08:08 But the issue is that there are consequences.
    0:08:12 There are consequences to living without microbes because we need them.
    0:08:21 So and through this process of co-evolution, literally from the very first human, we grew to trust them.
    0:08:26 And we trusted them with things that are critically important to us and our success as humans.
    0:08:32 And we allowed them to integrate into our physiology in a way where once again, if we don’t have them, we’re in trouble.
    0:08:37 And that includes things like digestion, breaking down our food, which to me is like, that’s the essence of life.
    0:08:44 Like you can’t get energy into your body without this and they help us to accomplish that, but they also train our immune system.
    0:08:51 We talked a moment ago about what happens when you’re born and that’s the very beginning of training your immune system.
    0:09:00 And during those first three years of life, it has a massive impact on whether or not you develop allergic issues, autoimmune issues down the road.
    0:09:02 They affect our metabolism.
    0:09:12 Our researchers at Zoey has overwhelmingly shown that they play a critical and essential role in controlling, for example, your blood sugar, your blood fat response after a meal.
    0:09:26 They affect your mood, literally your energy levels, whether or not you suffer from depression, your cognition, your memory, your ability to focus, all affected by these microbes.
    0:09:28 They affect our hormones.
    0:09:42 So in women, conditions like endometriosis, polycystic ovary syndrome associated with damage to the gut microbiome, in men, erectile dysfunction, which, I mean, to be honest, is not talked about enough.
    0:09:49 Perhaps because we’ve stigmatized this, but the guys that have this issue, this is like the most important issue to them.
    0:10:06 And so when you think about all these things, whether it be digestion, our immune system, our metabolism, our hormones, our mood, our brain health, like to me, this is an overview of everything that matters for human health from my perspective as a medical doctor.
    0:10:10 And is my gut microbiome different to yours?
    0:10:14 Do we all have different sort of jungles inside of us?
    0:10:15 We are all different.
    0:10:19 And this is one of the things that makes us actually profoundly different.
    0:10:22 So to be honest, this is mind blowing.
    0:10:35 If we looked at your genetic code and my genetic code, even though clearly we are different people, our genetic code would be 99.99% the same.
    0:10:40 It’s a small part of our genetics that is different between us as humans.
    0:10:48 But our microbiome, these 38 trillion microbes that are living inside of us, they can be completely different.
    0:10:53 So as a classic example, let’s pretend that you have a twin brother, identical twin brother.
    0:10:53 All right.
    0:10:55 So you share the exact same genetic code.
    0:10:58 You share the same mother for the vast majority of cases.
    0:11:03 You would have shared the same childhood and largely the same upbringing and food and things like this.
    0:11:09 And our research shows that only about 25% of your microbes would be shared, even though you come from the exact same place.
    0:11:11 You would be 75% or more different.
    0:11:14 So you and I, it’s hard to say exactly.
    0:11:21 Like if our diet was, you know, quite similar, then we would have a more similar microbiome, but it still would be more different than the same.
    0:11:22 And how much then?
    0:11:29 So I’ve got twin, we’ve got completely different gut microbiomes, these sort of microbes that live inside our bodies.
    0:11:37 How much of our microbiome can be associated back to disease and things like that?
    0:11:41 In your view, what percentage of disease do you think links back to the gut microbiome?
    0:11:45 Well, it’s hard to say globally, right?
    0:11:48 It’s hard to give an exact number.
    0:11:53 You would have to, I think, go condition by condition to say, but what I would say is this.
    0:12:02 My, you know, the reason that I became very interested in this as a gastroenterologist is that I was convinced and I continued to believe this to be true,
    0:12:08 that every person that walked through the door to see me had a gut microbiome problem, right?
    0:12:16 People with ear roll bowel syndrome, Crohn’s disease, ulcerative colitis, celiac disease, acid reflux, go down the line.
    0:12:20 Every single one of these, when we study them, we discover that they have got issues.
    0:12:26 But the other thing, if you expand that, one of the things that I would always do, you know, I’m about to go see a patient.
    0:12:28 I’m going to walk into the room and you take the chart off the door, right?
    0:12:33 You hear, if you’re the patient, you hear that you’re in the room and you hear the chart come off the door.
    0:12:35 The doctor flips it open and what do I do?
    0:12:38 I take a look at their medical history.
    0:12:46 And when you look, what you see is a laundry list of conditions that have been associated with damage to the gut microbiome.
    0:12:50 So they’re here to see me for their digestive problem like ear roll bowel syndrome.
    0:12:58 But when I take a look, I see that they have hyperlipidemia, high blood pressure, type 2 diabetes, history of major depression.
    0:13:01 They may have autoimmune condition, right?
    0:13:07 So, and then it starts to implicate these different systems that like we have not classically associated immune,
    0:13:13 like autoimmune issues or metabolic issues or cognitive issues or mood issues.
    0:13:16 We haven’t classically associated those things with the gut microbiome.
    0:13:17 Yet they are.
    0:13:20 And so to me, do I need it like for that particular patient?
    0:13:23 Do I need a poop test to tell me that they have a damaged gut?
    0:13:24 Absolutely not.
    0:13:26 It’s already clear.
    0:13:29 And what’s the relationship between our gut microbiome and our immune system?
    0:13:34 I was reading the introduction to your book that 70% of the immune system is the gut.
    0:13:36 Yeah.
    0:13:44 The walls of your intestine are actually the home of your immune system.
    0:13:49 We classically would think of the bone marrow as being in the place where the immune system exists.
    0:13:49 That’s not true.
    0:13:52 That’s where the immune cells are born there.
    0:13:57 But then they basically emigrate out and then they take up residence and live within the walls of your intestine.
    0:14:02 And by the way, this makes complete sense from an evolutionary perspective
    0:14:07 because our gut is actually the most vulnerable part of our body.
    0:14:09 This is where we come into contact with the outside world.
    0:14:11 Your skin, you may think of that.
    0:14:13 No, your skin is a wall.
    0:14:15 Your gut is the place where actually you are making decisions.
    0:14:21 Do I absorb and allow this into the body or do I reject and keep it outside?
    0:14:24 And in order to help facilitate that, yes, we need our immune system there.
    0:14:27 But the other thing that we need is we need a barrier.
    0:14:34 We need something to basically section off the inside of the intestines and keep things separate.
    0:14:37 So what we have is called the epithelial layer.
    0:14:39 And this is quite humble.
    0:14:45 Like given how important this is in our body, it is just a single layer of cells
    0:14:50 that are being held together by this kind of cement called tight junctions.
    0:14:54 They stick together on one side is 70% of your immune system.
    0:14:57 On the other side are 38 trillion microbes.
    0:14:59 And when this barrier breaks down,
    0:15:04 this is how things that are inside your intestines can get access to your body.
    0:15:12 Get into your bloodstream potentially cause a whole body infection and then the immune system is forced to react.
    0:15:17 And when this is like we have an infection, that’s really important.
    0:15:21 We, this is why we have an immune system to protect us in that setting.
    0:15:29 But what’s happening in the 21st century, what started in the 20th century is chronic inflammation.
    0:15:34 And chronic inflammation is the result of a broken barrier.
    0:15:41 When that gut barrier breaks down, now we are giving access to our body to things that aren’t supposed to get access.
    0:15:48 And the result is that the immune system stays perpetually active because it is constantly trying to clear stuff out
    0:15:51 because the barrier is broken.
    0:15:55 And for those who are wondering, so Dr. B, then how do we, how do we fix the barrier?
    0:15:59 Not to put the question into your mouth, Steven, but please.
    0:16:01 The answer is the microbes.
    0:16:06 The answer is the microbes because they are the stewards of the gut barrier.
    0:16:09 They help to repair it every three or four days.
    0:16:13 You actually completely transform and recreate your gut barrier.
    0:16:14 So it’s not the one that you were born with.
    0:16:19 It’s the one that you developed in the last three or four days and you will turn that over.
    0:16:24 And when it turns over, we need these gut microbes to help us to form a strong gut barrier.
    0:16:29 So because it’s constantly turning over, this is where the microbes come in and they’re critically important.
    0:16:32 Again, the microbes, when you reference microbes, you’re talking about the bacteria,
    0:16:35 the yeast, the parasites, the viruses that exist in our guts.
    0:16:37 And how long did they live for?
    0:16:39 You said they turn over in three days.
    0:16:41 Does that mean that they live for three days, typically?
    0:16:45 So the gut barrier turns over every three days.
    0:16:45 Yeah.
    0:16:45 Yeah.
    0:16:47 So, and those are human cells.
    0:16:48 So those are not the microbes.
    0:16:49 Okay.
    0:16:49 Okay.
    0:16:56 So those are your human cells keeping the microbes separate from your immune system and your body.
    0:17:01 These microbes, they are turning over like literally every 20 minutes.
    0:17:02 They’re dying every 20 minutes.
    0:17:04 So, well, not necessarily dying.
    0:17:05 Replicating.
    0:17:06 Replicating.
    0:17:06 Okay.
    0:17:07 Right.
    0:17:15 And so if we think about this, if we had, if you had one microbe in your intestines right now and we feed it something,
    0:17:19 whatever it may be, good thing, bad thing, whatever, 24 hours from now,
    0:17:24 that microbe will have spawned at least a thousand new microbes.
    0:17:33 So if you think about the power that exists there to amplify choices, starting with one and ending 24 hours later with a thousand, it’s crazy.
    0:17:40 There’s this really interesting sort of reframing in the introduction of your book, which is really simple,
    0:17:45 but it does cause you to, I think it’s a really powerful frame to think through about what we eat and how we eat,
    0:17:52 which is where you say that each of us consumes an average of 1.3 kilograms of food per day, keeping the math simple.
    0:18:02 That’s 475 kilos of food per year, meaning we’ll consume about 36,300 kilos of food during our lifetime.
    0:18:12 And in contrast to the couple of milligrams of medicine that we take, it really makes you realize that food is in fact the medicine that we’re feeding our body at all times.
    0:18:17 We think we sort of compartmentalize food over here as this energy source that quenches hunger.
    0:18:19 And then we have medicine over here to fix stuff.
    0:18:19 Yeah.
    0:18:25 But in fact, you’re doing 36,000 kilos of food in your lifetime.
    0:18:33 So the thing that’s having the biggest sway on your medical, your sort of physiological health and your gut health is of course the food.
    0:18:34 The food is the medicine.
    0:18:41 Well, I think that there’s two important takeaways from that because there was a study actually that changed my life in 2014 that came out.
    0:18:49 This was published in the journal Nature, which is literally the top journal on the planet, and the author was Warren David from Duke University.
    0:18:57 And you have to understand, if we go back, this is almost 10 years ago, in this moment, we didn’t know if food changed microbes in humans.
    0:18:59 We didn’t know this.
    0:19:01 This is new information.
    0:19:03 We knew it in mice, but it’s not the same.
    0:19:05 Mice are not humans.
    0:19:11 So what they did to try to prove this is they put people on diametrically opposed diets.
    0:19:16 So a completely 100% plant based diet versus a completely 100% animal based diet.
    0:19:23 It was only a five day study, which is interesting because within five days you can actually see massive results.
    0:19:33 And the key, one of the key takeaways from this study is that the choices that you make today within 24 hours will have an effect on your microbiome.
    0:19:41 In that study, when they changed a person’s diet 24 hours later, you could already see things underway shifting.
    0:19:48 So now the other thing to keep in mind here is that I think is really important is the gut is forgiving.
    0:19:53 I mean, to a degree, you can only beat it up so much, but the gut is forgiving.
    0:19:58 So this doesn’t mean that there are foods that are on the table and off the table.
    0:20:06 Everything is on the table, but what we want is we want to create a weight or a disproportionate consumption of those high quality foods.
    0:20:09 Because when we do, we are lifting these microbes up.
    0:20:14 Explain that process of food and the impact it has on the microbes.
    0:20:16 So is it like watering certain microbes?
    0:20:18 Is that a way to think about it in simple terms?
    0:20:24 These microbes are as alive as you and I are, Stephen, and we need to eat.
    0:20:27 If I don’t eat, I get quite hangry and they do too.
    0:20:32 And but it turns out that the reason that they took up residence because they could have been anywhere,
    0:20:36 they could have stayed inside soil or lived on a plant or something like that.
    0:20:42 They chose to live inside of you and the reason why they are inside your colon is because they get access to nutrition.
    0:20:43 You do that for them.
    0:20:46 You go out, you find food and you deliver that to them.
    0:20:53 Whatever goes into your mouth, whatever it may be, it will come into contact with these microbes and they will consume it.
    0:20:57 And and this becomes their energy source because they are alive.
    0:20:59 They need energy.
    0:21:04 So but the choices that you make impact which microbes get to eat.
    0:21:11 So not every single microbe likes kale, not every single microbe likes sugar,
    0:21:14 but there are some that like sugar and some that like kale.
    0:21:17 And when you make these choices, whatever it may be,
    0:21:24 those choices ultimately are going to feed specific families and microbes, lift them up and allow them to thrive.
    0:21:29 So when we talk about, you know, improving dietary quality and you hear me talk about this in fiber fueled,
    0:21:36 which is a message that I started sharing publicly back in 2018 and the book came out in 2020.
    0:21:42 Or if you listen to Tim Spector, who published the paper that I’m about to talk about,
    0:21:49 the science is clear. The way to lift the microbes up is by eating a variety of plants.
    0:21:53 Now in Tim Spector’s paper that originally came out, it’s called the American Gut Project.
    0:21:59 But by the way, the British Gut Project was a massive and critically important part of the study.
    0:22:05 In that study, you have to understand the magic number that they came to was 30.
    0:22:09 A lot of that had to do with just the technique that they were using to measure.
    0:22:13 It doesn’t mean that 29 is bad and 30 is fantastic.
    0:22:18 It’s all on a spectrum. 30 different plants per week.
    0:22:20 Yeah, 30 different plants per week.
    0:22:28 So the key is we want varieties of plants and every single plant choice ultimately is fuel for a healthy gut microbiome.
    0:22:32 So that’s fruits, vegetables, whole grains, seeds, nuts and legumes.
    0:22:34 It’s not just veggies. It’s not just kale.
    0:22:39 And to me, one of the things that I’ve always tried to do, whether it be as a medical doctor or as an author,
    0:22:41 I want to meet people where they are.
    0:22:46 So if I were consulting with you, I want to know where you stand right now.
    0:22:48 And then we’re going to set realistic goals.
    0:22:54 So for a person who’s eating 10 different plants per week, which by the way is more than I was eating 10 years ago,
    0:22:57 to go to 30 instantly, that would be quite hard.
    0:23:00 And when it’s hard, it’s more likely to become unsustainable.
    0:23:03 I would go from 10 to 15.
    0:23:05 And when you hit 15, I would be celebrating.
    0:23:11 How many plants does the average person eat in the Western world? America, the UK, Europe?
    0:23:12 Do you know?
    0:23:18 I believe in the American Gut Project, the number was around 10 to 15 for the average person.
    0:23:22 It was a minority of people that were hitting 30 per week in that study.
    0:23:28 It’s interesting. When I did my Zoe test, I got my results back and it did say that I had quite a narrow gut microbiome
    0:23:30 in comparison to my partner.
    0:23:34 And I was thinking about this, I was like, you know, whenever we go somewhere, whenever we go to a restaurant,
    0:23:38 she orders new things all the time.
    0:23:44 And if you look at our fridge, it’s like tahini and this and all these plants, especially in the top part of our fridge.
    0:23:46 It’s all like fermented stuff.
    0:23:48 She eats like she’s like a rabbit or so.
    0:23:54 She just eats anything and she eats diverse food and she orders new things and then there’s me.
    0:23:56 I like what I like.
    0:24:00 And if I go to a restaurant, anyone that’s been to a restaurant with me like three times could order for me
    0:24:08 because they know until I got my Zoe results back and it was pretty alarming because she had her microbes
    0:24:14 were like a like the Amazon rainforest and mine were like, you know, a park at the end of the street.
    0:24:18 You know, I think that it’s important to start with food that you like.
    0:24:24 Yeah, we’re all like that, what you described, but the issue is finding that motivation to push yourself.
    0:24:27 To me, this is the this is the piece of the puzzle.
    0:24:29 Like again, this was a black box.
    0:24:31 We didn’t know anything about the gut microbiome.
    0:24:35 We just had like nutritional ideas being tossed at us.
    0:24:37 Now this is filling in the gaps where it’s like, hold up.
    0:24:39 No, nutrition affects the microbes.
    0:24:41 The microbes affect us as humans.
    0:24:43 Now we can connect those dots.
    0:24:48 And to me, I find this very empowering and motivating to know that that exists and to know that those choices,
    0:24:54 every single meal is an opportunity to follow this concept and add more diversity to your plate.
    0:24:58 But the other thing is you mentioned that your partner is eating fermented food.
    0:25:00 This is a lost art.
    0:25:03 People have not been consuming fermented food in the Western world.
    0:25:07 And the research is quite clear and standing out at this point
    0:25:13 that actually there was a fascinating study out of Stanford University randomized controlled trial.
    0:25:20 The intervention was to add fermented food to the diet in people that had not been consuming fermented food.
    0:25:25 And what they found eight weeks later is that they had increased the diversity within their gut microbiome.
    0:25:27 What does that mean?
    0:25:32 If your microbiome is the park at the end of the street adding fermented food, we can we can make it into a jungle.
    0:25:36 Give me some examples of fermented foods and what is the fermented part?
    0:25:37 What does that mean?
    0:25:45 Well, first of all, we mentioned that all all life on this planet has a microbiome.
    0:25:51 So there was an interesting study where they analyze the microbiome of apples and discovered that when you eat an apple,
    0:25:56 like you just grab an apple off the of the fruit bowl.
    0:26:00 That apple has about 100 million microbes that are a part of it.
    0:26:01 So they’re already there.
    0:26:07 And those microbes have been a part of that apple’s life helping it to grow from a flower to a fruit.
    0:26:14 OK, so now these microbes, they are also involved in the life cycle of that apple.
    0:26:18 So when the apple goes to spoil, the microbes are the ones doing that.
    0:26:22 In fact, I would argue that when food spoils, I actually find that reassuring.
    0:26:26 If food doesn’t spoil, we should be concerned.
    0:26:29 The microbes are helping to facilitate that spoilage that takes place.
    0:26:31 And that’s because the earth is taking it back.
    0:26:35 It’s this it’s the cycle of life that’s going to turn into dirt.
    0:26:43 Right now, fermentation is where we actually grab that process and we control it almost like a magician.
    0:26:44 We’re shaping it.
    0:26:55 And what we’re having is we’re empowering certain microbes to protect that food so it does not spoil and they transform it.
    0:27:00 So if you were to take a cabbage, you know, you don’t need to do anything special to this cabbage.
    0:27:03 You literally just buy cabbage, perhaps at your farmer’s market.
    0:27:12 Chop it up, put it into a mason jar, pack it in there and add a sea salt brine solution, a salt water solution.
    0:27:17 And you basically put this into, you know, a nice cool space.
    0:27:19 Give it a week.
    0:27:24 You will have sauerkraut sauerkraut is not salty cabbage.
    0:27:24 It’s tart.
    0:27:26 It’s bitter.
    0:27:28 It’s acidic.
    0:27:29 It’s delicious.
    0:27:37 When you make it yourself, it is completely different than the sauerkraut that I grew up on that came from a can, which was soft and disgusting.
    0:27:39 So this is what fermentation is.
    0:27:41 It’s transformation.
    0:27:48 The microbes specifically bacteria and yeasts are transforming the food for us.
    0:27:52 And when they do this, they also are eating.
    0:27:56 So because they eat, they grow stronger and they multiply.
    0:28:02 So you are creating a food that is high in microbes, which we could call probiotics.
    0:28:08 It has been transformed to unlock the nutrition, which we could call prebiotics.
    0:28:13 Prebiotics are the parts of our food that actually feed the microbes inside of us.
    0:28:24 It’s their food, prebiotics, and they are releasing new chemicals that can have beneficial effects on your body, which we call postbiotics.
    0:28:27 You find all of this in that one jar of sauerkraut.
    0:28:32 So that to me is a super food and it could be sauerkraut.
    0:28:34 It could be kimchi.
    0:28:38 Pickles, like pickles are not meant to be a vinegar thing.
    0:28:42 By the way, vinegar is the product of fermentation.
    0:28:46 But pickles were never meant to be, hey, add cucumbers and some vinegar and call it a day.
    0:28:52 Cucumber, true pickles are meant to be that you take the cucumbers, you don’t skin them.
    0:28:55 You allow the microbes that are on the surface to do their job.
    0:29:01 And you put them into a salt water solution with some, you know, some dill, some garlic, black peppercorns.
    0:29:05 And a couple of days later, you will have a pickle.
    0:29:09 I want to make sure I’m super clear on those three biotics that you mentioned.
    0:29:14 So prebiotics are the food for microbes.
    0:29:19 Probiotics are the microbes themselves.
    0:29:23 And then postbiotics are the compounds that the microbes make.
    0:29:25 Is that roughly accurate?
    0:29:26 That’s roughly accurate.
    0:29:32 And there’s a minor caveat, which is that for these things, prebiotic and probiotic,
    0:29:36 they have to have beneficial effects on humans in order to count.
    0:29:36 Okay.
    0:29:42 So we can’t call it a prebiotic because it has just an effect on microbes.
    0:29:44 Sugar has an effect on microbes.
    0:29:45 That’s not a prebiotic.
    0:29:46 Ah, okay.
    0:29:46 Okay.
    0:29:48 So, and the same is true for probiotics.
    0:29:54 Now, the original conception of probiotics that most of us have, it comes from a capsule, right?
    0:29:59 And the reason why we can call it that is because we have demonstrated through clinical studies
    0:30:05 that the specific types of bacteria or, or yeasts in some cases that you find in that capsule
    0:30:08 have been proven to be beneficial to humans.
    0:30:10 So the prebiotic is a food.
    0:30:13 The probiotic is actually alive.
    0:30:14 Yep.
    0:30:15 And then the postbiotic is not alive.
    0:30:19 That’s a compound that’s produced by the things that are alive.
    0:30:20 That’s right.
    0:30:25 And the key with all of this is the postbiotic.
    0:30:30 So one of the, and these can be things that are completely beneficial and good to us as humans.
    0:30:33 An example of this are the short chain fatty acids.
    0:30:40 Short chain fatty acids are the product of consuming fiber or resistant starches.
    0:30:42 And they come into contact with your microbes.
    0:30:46 Again, you would not be able to get these if you were sterile.
    0:30:49 Can I just drink them in a can postbiotics?
    0:30:51 Is there not a can of postbiotics that I can just drink?
    0:30:57 Well, so they’re coming out now with supplements that are these postbiotics in some cases.
    0:30:57 Okay.
    0:31:04 And the issue that I’ve taken with them and I’ve actually discussed with some people within the supplement industry.
    0:31:11 Let’s not assume that that’s going to do the exact same thing that eating a high fiber diet is going to do.
    0:31:13 It’s not the same.
    0:31:16 So let’s then talk about what happens with those.
    0:31:22 I’m assuming that the postbiotics compounds are the things that have all the health benefits.
    0:31:28 So the reason why the gut microbiome is so healthy, the reason why these microbes are so beneficial is because they produce postbiotics.
    0:31:31 And these postbiotics help our body in various ways.
    0:31:31 Yes.
    0:31:40 So we mentioned earlier, we were discussing how we have this gut barrier that’s key to protecting our immune system.
    0:31:45 And I mentioned that the microbes are the stewards of that barrier.
    0:31:48 It’s the postbiotics.
    0:31:58 It’s the short chain fatty acids, butyrate, acetate, propionate that are produced by these bacteria that builds the wall.
    0:32:06 When you want to build your wall and protect your body and reduce inflammation, you need more of this.
    0:32:08 Now, it’s not that’s not the only thing that they do.
    0:32:22 Those postbiotic short chain fatty acids also directly affect your immune system, directly affect your metabolism, get into your bloodstream, pass throughout your entire body, cross the blood brain barrier.
    0:32:27 They have the ability to actually get access to your brain and can affect your brain.
    0:32:31 And we could talk about different ways that they can do that.
    0:32:42 But the point is that this is what really matters because the microbes produce these short chain fatty acids and these short chain fatty acids have healing effects throughout the entire body.
    0:33:00 And when we see human studies looking at fiber consumption and showing us how beneficial fiber is to us as humans, I want everyone to understand the reason why fiber is beneficial to us as humans is because fiber comes into contact with microbes.
    0:33:02 And those microbes release short chain fatty acids.
    0:33:04 That’s what’s happening.
    0:33:05 Metabolism.
    0:33:09 Metabolism is the, I’ve been learning a little bit about metabolism recently.
    0:33:14 When people think of metabolism, they think of the speed in which I process my food.
    0:33:18 So people in society say, I’ve got a high metabolism, which means they’re probably going to be quite skinny.
    0:33:22 A low metabolism means, you know, I’m probably going to take longer to process my food.
    0:33:26 What is the role between the relationship between my gut and my metabolism?
    0:33:31 And I’ve probably defined a metabolism wrong there, but what is the relationship?
    0:33:35 Well, metabolism is basically dealing with the currency of energy, right?
    0:33:38 So, and it is the engine that drives us as humans.
    0:33:42 And so how do these microbes affect our metabolism?
    0:33:49 Well, we have research at Zoey looking at this directly called the predict one study.
    0:34:01 And in that we were looking at like, what is the thing that tells me predicts what your blood sugar response is going to be to this food or your blood fat response after a meal.
    0:34:04 And when you start to line these things up, they’re individually different.
    0:34:05 They’re not the same.
    0:34:11 But if you look at both of them, the gut microbiome plays an essential and critical role in each.
    0:34:22 So in other words, if we know what your gut microbes are, then that empowers us to be able to understand why you have high blood sugar, why you have low blood sugar.
    0:34:32 Now, if we want to get super nerdy and detailed into the weeds a little bit of how this is actually happening, it does come back in many ways to these short chain fatty acids.
    0:34:33 They’re not the only thing.
    0:34:36 We’re, you know, in some ways, we’re reducing it a little bit too much.
    0:34:38 So I just want to be clear to everyone.
    0:34:40 There’s other things going on too.
    0:34:53 But these short chain fatty acids, they have the ability to basically activate certain receptors and cells that will basically like allow us to have more sensitivity to insulin, to reduce fat storage, to enhance fat burning.
    0:35:05 So at the end of the day, when we think about these sort of measures of metabolism, because there’s certain things, blood sugar response, blood fat, cholesterol levels.
    0:35:11 Visceral adiposity, meaning like fat that exists around our stomach.
    0:35:19 When you look at all these things, the gut microbes play an essential role in regulating every single one of them and the short chain fatty acids tend to be the key.
    0:35:25 I read in your book that 60% of poop is bacteria, which just blew my mind.
    0:35:30 Yeah, and I think that this is an important conversation to have because we have stigmatized poop.
    0:35:32 We’re not allowed to look in the bowl.
    0:35:34 We should be looking in the bowl.
    0:35:40 And the reason why is because if I were a cardiologist, I would come over and I would check your pulse.
    0:35:42 I would listen to your heart.
    0:35:50 And those vital signs would allow me to have an idea of how you’re doing in terms of like just on a basic level, your cardiovascular health.
    0:35:51 All right.
    0:35:52 I’m a gastroenterologist.
    0:35:58 If I want to know the basics of what’s going on with you and your body, I need to know how you’re pooping.
    0:36:08 And what your poop looks like because 60% of it is microbial in origin because it is not just the excrement of your food.
    0:36:14 What your poop looks like allows me to have insights into your gut health.
    0:36:15 And we’ve actually proven this.
    0:36:25 We’ve actually proven this at Zoe because what we found, we did a study called blue poo and we fed people blue muffins.
    0:36:30 It had a blue food dye and basically it’s quite simple.
    0:36:35 You eat the muffins and then you wait to see when they show up in the toilet bowl.
    0:36:43 And based upon that time, which is basically your gut transit time, how long it takes for the blue dye to pass through your intestines.
    0:36:49 We could tell you what’s going on with your gut microbiome.
    0:36:51 We could talk about cardiovascular risk.
    0:36:54 We could talk about visceral fat.
    0:37:01 All quite simply tied to your gut transit time based upon eating a blue muffin.
    0:37:05 So these things, many of these things that you and I are discussing today,
    0:37:10 whether it be the gut connecting to our metabolism, our immune system or whatever it may be,
    0:37:16 we can connect them back to these simple measures like what does your poop look like?
    0:37:21 Or how long does it take for you to have a bowel movement?
    0:37:23 The gut transit time, that’s super fascinating.
    0:37:27 I do want to talk about poop as well, but the gut transit time,
    0:37:32 that’s the time it takes from a muffin to go from my lips to the toilet bowl.
    0:37:34 And is a high gut transit time better than a low one?
    0:37:40 And what is determining whether I have a good gut transit time or not so good one?
    0:37:49 Yeah, so gut transit time is a personal measure of the health of this entire digestive system.
    0:37:55 The reason why you do the blue dye, by the way, instead of like eating beets or something like that,
    0:37:58 is that the blue dye, we have like clinically validated this.
    0:38:04 So this paper was published in the journal Gut, which is the top European gastroenterology journal.
    0:38:11 And there’s a couple of specific time points that we can use to sort of cut off these measures.
    0:38:12 The first is 14 hours.
    0:38:16 If you are less than 14 hours, that is very fast.
    0:38:18 The other is 58 hours.
    0:38:22 If you are more than 58 hours, that’s a very slow.
    0:38:23 All right.
    0:38:28 So you eat these muffins and then you basically just record when do they show up?
    0:38:33 And the average person is somewhere on the range of 24 hours or 48 hours.
    0:38:38 Typically one or two days after eating the muffins, that’s when you start to see this.
    0:38:40 And those are both considered to be normal.
    0:38:46 Now, if we were to break these things out into less than 14 hours, more than 58 hours,
    0:38:52 or these two sort of peaks at 24 and 48, what you start to see is that this is four groups.
    0:38:57 And these four groups, every single one of them is a little bit different in terms of their gut microbiome,
    0:39:00 a little bit different in terms of their gut diversity.
    0:39:05 And we can make associations between these things and what people are eating.
    0:39:11 So the high fiber consumers are all showing up in the middle, which means normal.
    0:39:15 And the low fiber consumers are the people that are showing up on the outside.
    0:39:18 And it brings us to one of the properties of fiber that’s kind of fascinating,
    0:39:25 which is that whether you have diarrhea or constipation, there’s only one thing that can correct both of those.
    0:39:29 Diarrhea and constipation are both fixed with dietary fiber.
    0:39:32 It helps to normalize our stool, bring it back to the middle.
    0:39:34 So in a perfect world, where do we want to be?
    0:39:37 We want to generally be pooping about once a day.
    0:39:43 So you want your gut transit time to be about 24 hours or less.
    0:39:47 That being said, like as a person unhealthy, if it takes two days for this to show up in their poo.
    0:39:50 No, I wouldn’t characterize them as being unhealthy.
    0:39:53 But I do think like this is one of the things that we can look at.
    0:39:59 That’s simple. It’s nearly free and available all of us to try at home.
    0:40:04 So yeah, so you would have said that if someone’s going to the toilet three or four times a day or more,
    0:40:06 then there’s probably a fiber problem.
    0:40:08 There may well be a fiber problem.
    0:40:16 And if they’re sort of chronically constipated, it’s also probably a fiber problem at the heart of it.
    0:40:17 Generally speaking, yes.
    0:40:22 Now, I will say that fiber is not as simple as I wish that it was.
    0:40:30 And the reason why I bring that up is that for a person who’s low on their fiber consumption
    0:40:36 and they may suffer with these issues, increasing fiber is hard for them.
    0:40:43 And many people don’t feel well if they go too hard too fast when they do this.
    0:40:44 It folds them over.
    0:40:44 They feel in well.
    0:40:47 I was in the exact same spot 10 years ago.
    0:40:51 If I tried to eat like, you know, chili with a bunch of beans, I was not happy.
    0:40:53 So I preferred to stay away from that.
    0:40:59 So the point that I’m trying to make about this, the reason why people struggle with fiber
    0:41:05 is because we are 100% reliant on our gut microbes to digest our fiber for us.
    0:41:09 We don’t have the enzymes to break them down, to break down fiber.
    0:41:11 The gut microbes are doing it.
    0:41:19 So if you have a damaged microbiome and you never eat fiber, you can’t expect your microbes to be good at digesting fiber.
    0:41:25 Our microbes, they learn and they get good at the stuff that we allow them to practice.
    0:41:31 So when we start to add more fiber, the way that I recommend that people do this is to start low and go slow.
    0:41:39 That just means adding a little bit at a time, slowly over the course of at least weeks, if not months.
    0:41:44 And this is what allows your gut microbes basically to keep up and adjust to what you’re doing.
    0:41:45 What about fecal treatment?
    0:41:51 You said there that if our gut microbiome is damaged, it’s not going to be great at processing the fiber.
    0:42:00 So can’t I just get someone’s poop who has, you know, that 60% of their poop is the microbes and eat it?
    0:42:04 Or do some kind of fecal treatment where I put it in my body?
    0:42:07 So this is actually being done.
    0:42:17 Now we’ve been doing fecal transplants where we would take from a donor and put it into a person for an infection called C. diff.
    0:42:20 And we’ve been doing this for more than 10 years.
    0:42:23 And it is fascinating.
    0:42:35 The studies with fecal transplants in humans have not been as successful as they were for the C. diff.
    0:42:45 So we would love to say that we could treat ulcerative colitis, which is inflammatory bowel disease with a fecal transplant.
    0:42:50 Generally, it seems that we cannot, at least where we stand today.
    0:42:59 But there is something interesting that we found in one of the studies on this topic, which is that there was one study where, again, these studies are small.
    0:43:02 Like we need bigger studies to really fully understand this.
    0:43:12 There was one study where they did have a couple of people with ulcerative colitis who went into remission, meaning that their disease was no longer active after a fecal transplant.
    0:43:15 And they asked the question, what was unique?
    0:43:19 And they found they all had the same donor.
    0:43:30 So what we think is that there’s probably specific donors for specific diseases that could actually potentially fix those issues.
    0:43:34 Because at their roots, they are gut issues.
    0:43:37 I think that the future of fecal transplant is very promising.
    0:43:40 But the complexity of figuring out who are these donors?
    0:43:47 Like, could I be a good donor for some specific disease that I don’t even have myself and don’t know anything about?
    0:43:49 Possibly. And this is what we have to figure out.
    0:43:52 And how do these poop transplants happen?
    0:43:56 Is it orally or is it some other way?
    0:43:57 Are they injecting this poop?
    0:43:58 Are they putting it up their butt?
    0:43:59 What are they doing with it?
    0:44:00 There’s a couple ways.
    0:44:03 So the classic is a colonoscopy.
    0:44:08 So the way that I would always administer it is that the patient comes in for a colonoscopy.
    0:44:09 They’re completely asleep.
    0:44:12 They’re not aware of anything that’s happening.
    0:44:14 And during the procedure, I basically release this stuff.
    0:44:15 It’s a liquid.
    0:44:17 It’s not as gross as it sounds.
    0:44:18 So that’s a tube up the butt.
    0:44:19 The colonoscopy?
    0:44:20 Yeah.
    0:44:21 That’s a tube up the butt.
    0:44:21 Okay.
    0:44:22 Yeah, that’s a tube up the butt.
    0:44:28 Now, the new technology that’s been emerging in the last few years is that they can actually dry out the stool.
    0:44:31 So they lyophilize it and put it into capsules.
    0:44:34 You have to take a ton of capsules in order to do this.
    0:44:37 But this is an alternative choice.
    0:44:38 It’s like, you could start taking this.
    0:44:41 What I think would be interesting is the capsule breaks.
    0:44:43 Well, hopefully not.
    0:44:46 I mean, I’ve had a couple of mega, a mega three capsules break and it’s a nightmare.
    0:44:47 So, oh dear.
    0:44:50 Yeah, this is not what we want to be.
    0:44:51 Yeah.
    0:44:58 Um, what, what we’re transitioning towards like the past was this big event.
    0:45:01 You had to come in and get a big procedure colonoscopy.
    0:45:04 Well, to do that repeatedly is simply not sustainable.
    0:45:05 That’s not realistic.
    0:45:09 Now what we’re entering into is the possibility that you could do this every day.
    0:45:11 You could just take your poop capsule every single day.
    0:45:13 God love to be the CEO of that company.
    0:45:16 That’d be so fun.
    0:45:18 I mean, I think that, I think that this is going to happen.
    0:45:22 You just need, yeah, but I think we need the, the technology is there.
    0:45:23 The technology is there.
    0:45:24 So what do we need?
    0:45:28 We need to identify who are the proper donors for this.
    0:45:32 And we need to run the clinical trials to prove that it will work.
    0:45:35 But to me, this is a super probiotic because it’s not just, you know, most
    0:45:39 probiotics are just one single strain and they can be beneficial.
    0:45:41 I’m not disparaging probiotics in any way.
    0:45:43 They can definitely be beneficial.
    0:45:48 But what we’re talking about is a new future where you’re actually reconstituting
    0:45:49 a healthy microbiome.
    0:45:54 And Steven, on this topic real quick, it is fascinating because some of the
    0:45:59 people who are in this space, they’re worried about the way the world is going
    0:46:01 in terms of microbes, right?
    0:46:04 So there’s been this concept that perhaps you’ve heard about where,
    0:46:10 which is that there’s like been this great extinction event that’s taken
    0:46:18 place, right, where many species of animals are dying and, and they’re gone.
    0:46:22 Microbial scientists are worried because the same thing is happening on a
    0:46:24 microbial level.
    0:46:29 So if you were to compare our microbiome as Westerners to a person who
    0:46:35 lives in a more primitive environment in Africa, we have half the microbes
    0:46:36 that they do.
    0:46:41 And so what these scientists are doing is they’re saying, what if those
    0:46:46 microbes that you find in those people, what if we need them?
    0:46:49 What if we evolved and they’re required for us?
    0:46:53 So they’re creating a bank where they’re collecting these poop samples from
    0:47:00 like primitive tribal people and saving them in the event that it turns out
    0:47:06 that the only way back is to actually take the poop from these people and
    0:47:10 create super probiotics that would help to reconstitute our microbiome.
    0:47:13 I’m so compelled by this idea that there’s going to be this range of
    0:47:15 supplements in the future that are just like poop capsules.
    0:47:16 I don’t think there’ll be supplements though.
    0:47:18 I think it’ll be completely regulated.
    0:47:20 Well, what I mean by that is there’s a difference in regulation between
    0:47:24 supplements and pharmaceuticals.
    0:47:27 And I don’t think they’ll have any choice but to regulate this on the
    0:47:28 same level that you would a drug.
    0:47:31 Because in my head, I have this idea of, you know, if this really takes
    0:47:36 off, people with great poop are going to be, you know, expensive.
    0:47:38 Dude, I think my stock is rising.
    0:47:44 If you want my poop, you will have to pay for it.
    0:47:46 But it’s going to be expensive if you only go to that because you’re
    0:47:50 healthy, you go to the toilet once a day, it’s going to be like gold.
    0:47:51 And that’s the fascinating thing.
    0:47:55 Poop is on the biggest comeback in the history of comebacks right now.
    0:47:58 Maybe that’s where we live in a post-AI world.
    0:48:00 Maybe that’s the currency we trade in, you know what I’m saying?
    0:48:02 Because we’re going to have little else to do.
    0:48:08 So I, you know, gosh, that is a dark disturbing vision for the future.
    0:48:10 But I could see where I could see where that’s possible.
    0:48:14 I mean, I do think like it’s fascinating to consider that what we
    0:48:18 once disparaged as completely worthless has turned into the powerful
    0:48:22 treatment that doctors are administering in the hospital to treat the
    0:48:28 uncurable infection and now is the future of science.
    0:48:29 It’s going to be so interesting.
    0:48:32 Could like, you know, change the class system in the country.
    0:48:35 Like, you know, like upper class could just be people with the best poop.
    0:48:38 And then lower classes, if you’ve got like a really narrow gut microbiome
    0:48:40 and your poop is useless, you can’t sell it to anybody.
    0:48:43 Well, it’s kind of fascinating that you say that because the issue is that
    0:48:46 if you look at the microbiomes of countries that are less developed
    0:48:51 than the U.S. and the U.K., you know, they, they, they have less money,
    0:48:56 which the result of this is that they eat a more basic diet,
    0:49:00 which often is based upon whole grains and legumes, right?
    0:49:03 Like that’s the essential like beans and rice is like the essential diet.
    0:49:08 Yet these things are actually so good for our gut microbes.
    0:49:12 Like to me, legumes are the least talked about food that we should be talking
    0:49:14 about because they’re high in fiber.
    0:49:19 They’re high in resistant starches and polyphenols, all of which are pre-bodics.
    0:49:22 And this is why when people eat more beans, they live longer with less disease.
    0:49:26 So it’s kind of interesting because like popper food, cheap food is the food
    0:49:29 actually that is the best for us because it feeds these microbes.
    0:49:32 Lazy Westerners are going to get on a boat like they did once up on a time,
    0:49:36 the colonists to go get the incredible, you know, the gold and the diamonds
    0:49:39 and whatever else they, it’s claimed that they stole from Africa.
    0:49:42 And they’re going to get back on that boat and go over there and start stealing poop.
    0:49:44 I think that I could definitely see that happening.
    0:49:51 There has actually been fights over when they discover prehistoric poop like
    0:49:52 fossilized poop.
    0:49:55 There’s fights over who gets to control that because if you think about it’s
    0:49:57 like Jurassic Park, right?
    0:49:59 In the beginning of Jurassic Park, there’s that amber with the mosquito
    0:50:02 and the needle goes in, you extract the DNA.
    0:50:06 What if we could extract the DNA from prehistoric poop and study that and
    0:50:09 potentially use that?
    0:50:13 The poop studies that have been done really compel by them because I hear
    0:50:16 that there’s been a lot of sort of poop transplant studies done in mice as well.
    0:50:17 Yeah.
    0:50:19 And what are we seeing from those studies?
    0:50:24 Well, okay, so we’ve talked about these different conditions that are connected
    0:50:30 back to our gut microbes and part of the way that we prove this, of course,
    0:50:36 we want human research, but part of building our argument and filling
    0:50:40 in the pieces of the puzzle is like mouse research.
    0:50:45 And these mice, we have complete control and they’re much more simple to manipulate.
    0:50:50 And so we have the ability to do a fecal transplant, even potentially from a human
    0:50:53 to a mouse and then see what happens.
    0:50:57 And so let me take you through a couple of examples of what we have seen
    0:50:58 in clinical studies.
    0:51:02 I’m more than happy to point people towards the studies that I’m referring to.
    0:51:03 Classic study.
    0:51:05 They took identical human twins.
    0:51:08 So again, we were talking about this in the beginning of the episode.
    0:51:13 Identical human twins, same genetic code.
    0:51:17 And in this case, one was obese and one is thin.
    0:51:20 And they have a different microbiome.
    0:51:28 And when you transfer human poop into mice, you also transfer the body type.
    0:51:38 Even when you feed the mice the exact same food, the exact same number of calories.
    0:51:41 So we hear about this calories and calories out concept, which by the way,
    0:51:46 we could talk about if you want to, but it’s not perfectly true.
    0:51:49 And this is showing you the complexity that exists.
    0:51:53 Your microbiome impacts how you work with those calories.
    0:51:59 The mouse that receives the obese microbiome, it’s like swimming against the current.
    0:52:04 The microbiome is making it basically so that that mouse absorbs all of those calories.
    0:52:08 And then the thin mouse mouse, it’s like swimming with the current at your back.
    0:52:09 It’s a lot easier.
    0:52:11 You consume the same number of calories.
    0:52:12 You don’t gain any weight.
    0:52:14 That’s just metabolism.
    0:52:18 By the way, we have studies also diabetes can be transferred.
    0:52:21 We have studies in humans where you can actually do a fecal transplants
    0:52:27 from a person who does not have diabetes to a person who does have diabetes
    0:52:32 and their blood sugar measures will improve in humans.
    0:52:34 We have immune studies.
    0:52:38 You can take a person who has ulcerative colitis, which we were talking about a moment ago
    0:52:44 and transfer their poop into a mouse and that mouse will have ulcerative colitis.
    0:52:57 We have mood studies where you could take a human who has anxiety or depression or PTSD
    0:53:07 and transfer their poop into a mouse and the mouse receives the mood phenotype.
    0:53:13 Basically, again, this needs to be studied more in humans.
    0:53:14 We are more complicated.
    0:53:21 You can’t just cure diseases like this by transferring poop among humans yet.
    0:53:24 But when it comes to mice where they are less complicated,
    0:53:28 it’s very clear that the microbiome plays a central role in these conditions
    0:53:32 because you can transfer the condition using human poop.
    0:53:37 Take me on a journey of what that poop is doing. I get the skinny poop from a skinny twin
    0:53:39 and I put it into a mouse.
    0:53:41 The mouse gets skinny or I get the obese twin.
    0:53:44 I take the obese twins poop and I put it into a mouse.
    0:53:47 The mouse gets obese.
    0:53:50 What’s going on in that mice’s body to make it obese?
    0:53:55 I’m assuming it’s basically picking up some of the microbes
    0:53:59 which are impacting the gut microbiome, which is creating a post-biotic compound
    0:54:04 which is influencing its metabolism or something like that.
    0:54:09 So if you have a microbiome designed to produce short-chain fatty acids,
    0:54:11 you and I could eat the exact same meal,
    0:54:14 but the person who has the microbiome designed to create short-chain fatty acids
    0:54:16 will get more short-chain fatty acids.
    0:54:20 The product of this is that those short-chain fatty acids
    0:54:23 now will have effects throughout the entire body,
    0:54:27 including affecting our metabolism, affecting our blood sugar,
    0:54:29 affecting our insulin sensitivity,
    0:54:31 affecting our blood lipids after a meal,
    0:54:33 affecting fat storage,
    0:54:35 whether or not you turn on fat storage
    0:54:38 or whether you turn off fat storage and turn on fat burning.
    0:54:42 It really does shine a light on this calories-in-calories-out thing
    0:54:44 because, yeah, I mean, there’s so many people.
    0:54:46 I’ve talked about this a few times that I just think
    0:54:49 you just have to eat below the required amount of calories for your body
    0:54:50 and you’ll lose weight.
    0:54:53 But in that example, it proves that there’s this other process going on
    0:54:55 that’s going to determine,
    0:54:57 I guess, is it how many of those calories go through
    0:55:01 or is it just how your body processes that energy?
    0:55:05 – Part of it is thermogenesis, meaning fat burning. – Yeah.
    0:55:08 – Part of it is also what you poop out. – Okay.
    0:55:12 They’ve actually found that people who have a healthier microbiome,
    0:55:14 they poop out more calories.
    0:55:17 Ah, okay, interesting.
    0:55:19 What do you think of the calories-in-calories-out thing?
    0:55:21 If someone comes to you and they say,
    0:55:24 “I want to lose weight, Doc,”
    0:55:26 and they say, “I’ve heard this calories-in-calories-out thing is the answer.”
    0:55:27 So I’m just eating this.
    0:55:30 I mean, lots of pizza, but I’m just having less calories.
    0:55:32 I don’t like that, obviously.
    0:55:35 So to me, dietary quality is the key.
    0:55:37 There’s too many examples where dietary quality…
    0:55:44 So first of all, our weight, our health is not entirely determined by our weight.
    0:55:45 Is it a major factor?
    0:55:46 Yes, it is.
    0:55:48 But there’s so much more.
    0:55:51 So dietary quality, study after study after study,
    0:55:55 shows us that dietary quality is crucial to the health of our microbiome
    0:56:00 and also to our global health, our longevity, and our risk for disease.
    0:56:05 So to pretend that it doesn’t matter would be completely false and inaccurate.
    0:56:08 The idea that calories is the only thing that matters…
    0:56:10 What I do want to say is this.
    0:56:15 There is some truth to the concept that calories matter.
    0:56:17 There’s absolutely some truth to this.
    0:56:20 If you reduce your caloric intake, you will lose weight.
    0:56:25 The problem is that your body will compensate by slowing down your metabolism.
    0:56:29 And so then it puts you in a predicament where you can’t continue to do this.
    0:56:33 It’s not sustainable because that weight loss eventually will stop.
    0:56:39 And then your appetite signals will grow so much that you will start to overeat.
    0:56:43 And then when you overeat, not only do you gain the weight back, you rebound.
    0:56:44 Yo-yo.
    0:56:46 You yo-yo and you go above where you were before.
    0:56:47 Wow.
    0:56:51 And the problem with this is that when people lose weight, they don’t just burn fat.
    0:56:52 They lose muscle mass.
    0:56:57 Like all weight loss is associated with a loss of muscle mass.
    0:57:01 When you gain the weight back, the muscle doesn’t come back.
    0:57:02 You’re just getting fat.
    0:57:06 So the issue is you end up less healthy than when you started.
    0:57:12 To me, what I want is I want people to eat a diet where they can eat as much as they want
    0:57:16 without restriction until they are full.
    0:57:19 And still achieve their weight goals.
    0:57:24 And this is completely possible by consuming a diet that’s high in prebiotics
    0:57:32 because we hear so much about ozempic or regovi, which is semi-glutide.
    0:57:36 We hear so much about this and it’s a GLP-1 agonist.
    0:57:46 GLP-1 is a gut hormone that exists within our body and it makes us feel full.
    0:57:52 We can stimulate GLP-1 through our dietary choices.
    0:57:56 If you eat the right food, which is basically a high prebiotic diet,
    0:58:01 you will activate the GLP-1 and you will naturally feel full.
    0:58:07 And the result of this is that in the process of actually activating your normal satiety signals,
    0:58:08 you will consume less calories.
    0:58:11 Satiety signals are basically hunger signals.
    0:58:12 Hunger signals.
    0:58:12 So basically–
    0:58:13 Feeling full.
    0:58:17 Yeah, so the issue that we all have is that we eat an ultra-processed diet.
    0:58:22 An ultra-processed diet, number one, makes us ravenous.
    0:58:23 Like we can’t stop.
    0:58:24 We want it so bad.
    0:58:28 Number two, it doesn’t activate those fullness signals.
    0:58:32 And so the result is when we eat an ultra-processed diet, we overeat.
    0:58:34 And then you feel like trash.
    0:58:35 You feel like trash for a couple of hours.
    0:58:38 And that is the result of you overeating.
    0:58:42 You’ve thrown yourself metabolically out of balance.
    0:58:44 Don’t we all love the meal?
    0:58:46 That tastes great.
    0:58:50 But you eat until you’re full and you stop and actually feel energized.
    0:58:55 And don’t need to take a nap or drink an energy drink to compensate for what you just did.
    0:58:58 And that happens when we do this the old-fashioned way.
    0:59:05 By old-fashioned, I mean like prior to modern history when ultra-processed foods came into existence.
    0:59:10 If we go back to the old way of eating, you would simply eat until you activate these hormones,
    0:59:16 things like GLP-1, which is concentrated in this drug or peptide YY.
    0:59:19 These are gut hormones that basically tell our body when to stop eating.
    0:59:21 Everyone’s going crazy about a Zempec.
    0:59:22 I keep hearing about this drug.
    0:59:24 I think Elon Musk recently said he had had it.
    0:59:29 And I know a few other people that have started taking a Zempec there.
    0:59:34 I would say none of them are overweight necessarily.
    0:59:37 But they’re doing it because it’s now been framed as kind of super drug,
    0:59:42 which can help you drop weight super quickly by making you feel satiated.
    0:59:43 Yeah.
    0:59:44 What do you think of a Zempec?
    0:59:45 Well, I come back to this.
    0:59:51 So first of all, let me say that for people who need it, I’m glad it’s there.
    0:59:54 I don’t think that the entire world needs a Zempec in order to be healthy.
    0:59:55 Is there any side effects or?
    0:59:57 100%.
    0:59:58 100%.
    1:00:04 First of all, digestive symptoms, massive, massively common digestive symptoms.
    1:00:08 But there’s also long-term risks and many of which we don’t simply know much about
    1:00:12 because people haven’t been using the drug long enough for us to really fully understand
    1:00:13 what happens if you use it.
    1:00:16 Because once you start using it, you’re not going to stop.
    1:00:19 If you stop, you gain all the weight back.
    1:00:22 So once you start using it, you’re basically committing to however old you are.
    1:00:26 You’re going to be doing this for years on years, you know, decades.
    1:00:28 We don’t know what happens after a couple of years.
    1:00:34 Isn’t it kind of skipping a step in the process of developing the gut microbiome, taking a Zempec?
    1:00:38 Yeah, I think that’s the point is that if we, so, you know, if we look at our countries,
    1:00:43 the U.S. and the U.K., there’s a major fiber deficiency.
    1:00:46 And I don’t think, you know, I realize I’m out there pounding the drum on this, but I
    1:00:52 don’t think this is talked about enough, perhaps because people don’t think the fiber is sexy.
    1:00:56 But I think fiber is sexy because it’s so crucial and important to our health.
    1:00:59 And this is an example where this is 100% true.
    1:01:03 So 95% of Americans are deficient in fiber.
    1:01:06 The average woman is getting 15 grams of fiber per day.
    1:01:09 She’s supposed to be getting at least 25 in the U.S.
    1:01:12 The average man is getting 18 grams of fiber per day.
    1:01:13 He’s supposed to be getting 38.
    1:01:17 It’s a massive, massive deficiency.
    1:01:21 And the issue is that the fiber is what actually empowers the gut microbes.
    1:01:26 By the way, through short chain fatty acids, the fiber is what empowers the gut microbes
    1:01:31 through short chain fatty acids to release these gut hormones like GOP1 and peptide YY.
    1:01:37 So my thing is this, because again, like our health is not determined exclusively by our weight balance.
    1:01:39 There are other things other than that.
    1:01:43 Why don’t we try consuming these foods?
    1:01:47 The average American is 10% of their calories from plants, fiber containing food.
    1:01:51 What if we can make that 30% or 50%?
    1:01:54 I think that we would see a massive difference.
    1:01:55 There was a study that was done.
    1:02:01 It’s one of my favorite studies of all time by a professor in New Zealand.
    1:02:03 His name is Andrew Reynolds.
    1:02:06 And he compiled all of the available data on fiber.
    1:02:09 What happens when people consume more fiber?
    1:02:11 Here’s what happens.
    1:02:14 They lose weight.
    1:02:16 They are less likely to have a heart attack.
    1:02:18 They’re less likely to die of heart disease.
    1:02:21 They’re less likely to have a stroke.
    1:02:23 They’re less likely to be diagnosed with diabetes.
    1:02:27 They’re less likely to be diagnosed with multiple different types of cancer.
    1:02:30 They’re less likely to die of cancer.
    1:02:32 Their blood pressure goes down.
    1:02:34 Their blood sugar control improves.
    1:02:35 Their cholesterol goes down.
    1:02:40 Okay, like that’s sitting there for us.
    1:02:43 Available, all we have to do is make the dietary changes.
    1:02:47 And again, what happens in that process is you consume more fiber.
    1:02:49 It comes into contact with your gut microbes.
    1:02:53 They release short chain fatty acids and they have healing effects throughout your entire body.
    1:02:55 So to me, I agree with you.
    1:02:58 I think that we’re missing this middle piece.
    1:03:02 And when we’re reaching for something that’s an expensive drug, it’s very expensive.
    1:03:07 We’re reaching for something that’s an expensive drug and it has a very real risk of side effects.
    1:03:13 And it also has risk in the sense that we just don’t know what happens after you take it for a couple of years.
    1:03:19 I don’t understand why we would do that when think of the benefits that I just listed by simply increasing your fiber intake.
    1:03:23 I have so many conversations with my friends about various drugs that they’re taking,
    1:03:28 performance drugs, medaffinil, Zempex, etc.
    1:03:37 When I speak to them, they’re very passionate that there’s no side effects on all of these sort of things that I consider cheating.
    1:03:48 And I have to caveat this because there are some people who are in a situation with diabetes or other cardiovascular issues
    1:03:53 who can have their lives saved with some of these drugs.
    1:03:57 But for the most part, the people that I know that are consuming these drugs aren’t doing it for that reason.
    1:04:01 They’re doing it for vanity reasons or for performance reasons where it’s like taking a shortcut.
    1:04:04 And every shortcut I believe in life comes with a cost.
    1:04:11 You’re talking like a doctor. You’re talking like a doctor because basically what you’re talking about is risk versus benefit.
    1:04:17 And the way that I think and every other doctor thinks about their patient is does the benefit outweigh the risk.
    1:04:20 But there is always risk in association with these drugs.
    1:04:26 And what makes me different from most other doctors, where I turn to the corner in my career,
    1:04:32 is when I started to ask the question, “Why are we waiting until we get to the point that we need to write a prescription for a drug?
    1:04:34 Why are we waiting until that point?
    1:04:43 Why are we not intervening in a much earlier point where we could transform a person’s life and get them to a place where they never actually get this disease?
    1:04:46 Or if they get this disease, it’s so much easier for us to control that.
    1:04:58 And this is, so to me, what I come back to is basically what you’re getting at is why would we take a drug if we could change our diet and our lifestyle and actually protect ourselves?
    1:04:59 It’s easier.
    1:05:00 It’s much easier.
    1:05:01 Yeah, it is much easier.
    1:05:04 There’s no doubt, but the problem is you pay a price for that.
    1:05:06 And the price is unobvious.
    1:05:13 So you’ve got an easier option where the benefits are clear and the cost, the risk is unobvious.
    1:05:17 A logical human being would take that path if they can afford it.
    1:05:18 I agree.
    1:05:23 The issue is that these are not the same things though.
    1:05:30 And what I mean by that is that you have diabetes, like hypothetically.
    1:05:32 I hope you don’t.
    1:05:35 Hypothetically, you have diabetes.
    1:05:36 Okay, cool.
    1:05:39 We give you a drug for your diabetes.
    1:05:42 That drug covers up the issue.
    1:05:47 I can get your blood sugar down, but that’s not fixing the problem.
    1:05:50 I’m not actually fixing your diabetes, right?
    1:06:00 So to me, we shouldn’t equate taking a drug and controlling a disease on some level.
    1:06:06 But truly what we’re doing is we’re just putting a sheet over the problem so you don’t see it anymore, right?
    1:06:08 Does it result in better outcomes long term?
    1:06:11 Are you healthier as the result of controlling your diabetes with a drug?
    1:06:13 100% yes.
    1:06:14 No doubt.
    1:06:16 But what if we could reverse your diabetes?
    1:06:25 Diabetes, type 2 diabetes, which is the kinds that people acquire as an adult, is highly reversible.
    1:06:27 Most people don’t realize that.
    1:06:32 You don’t need to be drug dependent on diabetes drugs in order to fix this issue.
    1:06:35 Take them when you need them, but let’s work on the root cause.
    1:06:40 And by working on the root cause, we can actually reverse the true problem and get you back to a place where you don’t need the drug at all.
    1:06:43 But doesn’t that require discipline and willpower and motivation?
    1:06:51 Well, I think it requires understanding the path forward and making choices that are sustainable and that make you excited.
    1:06:55 I would never ask a person to make choices that make them miserable.
    1:06:59 I’m asking people to make choices that make them feel great, make them feel energized,
    1:07:07 and yet at the same time actually are contributing to better health so that they can live longer with less disease and be in a position that I want to be in,
    1:07:12 which is that I want to be in my 80s and still like cutting a rug and dancing, like dancing with my grandkids.
    1:07:15 So let’s close off on this subject of poop.
    1:07:22 My team actually prepared some poop samples earlier on because I was wondering as a gastroenterologist,
    1:07:27 I wondered that if you could look at someone’s poop and determine whether they have good gut health,
    1:07:30 and if you can understand what’s going on in their body just by how their poop looks,
    1:07:32 because poop comes in many shapes and sizes.
    1:07:40 So what I have here is a variety of different shapes and sizes of poop.
    1:07:46 For anyone that can’t see, we’ll look at the screen if you’re listening to this podcast on Spotify or YouTube.
    1:07:48 Different shapes and sizes of poop here.
    1:07:51 This is real human poop.
    1:07:56 So I’m going to pass you that so you can play around with it.
    1:07:59 And why does the shape and size of our poop tell us anything?
    1:08:00 Why does it matter?
    1:08:03 And how is it indicating something that’s pertinent to our overall health?
    1:08:11 Well, because it goes back to what you mentioned earlier, which is that 60% of the weight of our stool is actually microbial in origin.
    1:08:15 So if you want a window into your microbiome, look at your poop.
    1:08:18 You don’t necessarily need to go and do an expensive test.
    1:08:21 Quite simply, looking at your poop is one of the ways that you can tell what’s going on.
    1:08:32 So there was a study that was done in the 90s a long time ago, and it was less than 2,000 people exclusively in the city of Bristol.
    1:08:36 And it led to the creation of a chart called the Bristol Stool Scale.
    1:08:38 Right here, I’ll put it on the screen.
    1:08:40 Yeah, and we’re going to run through this.
    1:08:43 But before we do, I want to mention a few things real quick.
    1:08:51 As the U.S. Medical Director of ZOE, I’m proud of my contribution as a gastroenterologist as a physician to the work that we’re doing there.
    1:08:58 And we not only did the Blue Poo Study, which we’ve talked about already, which is that you can eat your muffins and figure out your gut transit time.
    1:09:00 But we also did a couple of other things.
    1:09:11 One is called the Blue Poo Challenge, where we had over 20,000 people across the planet who were basically eating blue muffins and then reporting back to us on what was going on with them.
    1:09:18 And then more recently, so again, the Bristol Study was 2,000 people exclusively in the city of Bristol.
    1:09:28 We recently did the largest study across the entire U.K. on poop and what people were doing in terms of their bowel movements.
    1:09:36 So it was called the Big Poo Review, and we had 142,000 people from across the U.K. basically fill out a 17-question survey.
    1:09:39 And part of what we were looking at was their Bristol stool form.
    1:09:41 We were also looking at how often they poop.
    1:09:44 By the way, the average person poops 1.7 times per day.
    1:09:49 And we were also looking at how it associates with different conditions.
    1:09:53 So as an example, one in five people in the U.K. are constipated.
    1:09:56 One in six people in the U.K. have diarrhea.
    1:09:58 So it’s interesting to take a look at all these things.
    1:10:04 So now getting into the Bristol stool chart, the dream.
    1:10:06 That is real poop.
    1:10:10 It’s lovely.
    1:10:12 This is the dream.
    1:10:13 This is where we all want to be.
    1:10:15 And this is a Bristol 4.
    1:10:25 The Bristol 4 is the classic where I come walking out of the bathroom in slow motion and rock music is jamming and doves are flying in slow motion.
    1:10:27 And I just am such a stud.
    1:10:29 And that’s after a Bristol 4.
    1:10:31 My wife knows what happens when I come out looking like that.
    1:10:33 It’s soft and formed.
    1:10:36 And it’s like a sausage or a torpedo.
    1:10:38 So pretty smooth.
    1:10:44 Now, when we move from a 4 to a 3, a 3 is not that big of a deal.
    1:10:47 But it is getting some cracks and crevices in it.
    1:10:50 And we’re moving towards constipation.
    1:10:56 Now a 3, you know, a little more fiber, a little more hydration, some exercise.
    1:11:01 These are simple things that can help to get you back to a 4 if you’re having one of these, a 3.
    1:11:06 But that moves us to a Bristol 2 where we are truly getting into constipation territory here.
    1:11:11 And basically this is like if you took a whole bunch of marbles of poop and jammed them together.
    1:11:17 So it still forms into something, but it looks like a pack of marbles of poop that are stuck together.
    1:11:20 So that’s a Bristol 2 stool. That’s constipation.
    1:11:26 And then finally a Bristol 1 is when you’re having the rabbit pellets and they’re hard.
    1:11:28 They’re not easy to get out.
    1:11:31 And sometimes they’re a lot bigger than this. These are small.
    1:11:36 So you would form this up into what would be like a golf ball.
    1:11:41 And that golf ball would be like a Bristol 1.
    1:11:42 Okay.
    1:11:48 All right, you form it up into a hard ball like this, but perhaps even bigger.
    1:11:51 And it’s actually hard for a person to pass this.
    1:11:57 It’s so big. It’s so hard that your bottom has a problem relaxing to let it out.
    1:12:01 Okay, so Bristol 1 and 2 are forms of constipation.
    1:12:03 Let’s go back to the middle.
    1:12:04 We’re going to start from 5.
    1:12:07 The stool is soft. It’s not hard.
    1:12:15 It’s not lumpy bumpy. It’s soft, but it’s starting to break into blobs, different pieces of poop.
    1:12:25 So, and we’re moving towards, we’re moving towards diarrhea where like just like fragments of solid stool are a Bristol 6.
    1:12:33 And then when it’s just like, or the other thing a Bristol 6 could be like a cow pie where there’s no form.
    1:12:44 It’s just someone plopped down this formless patty and a Bristol 7 finally is straight liquid, straight liquid.
    1:12:48 And how is this pertinent to our gut microbiome, our health?
    1:12:49 What does this tell us about our health?
    1:12:55 There’s been now multiple studies, including our work at Zoe on the blue poop study that was published in the Journal of God.
    1:13:01 There’s not been multiple studies where basically what they found is that if you can look at which of these Bristol types you have,
    1:13:06 it does give us some insights into your gut microbiome and what’s happening there.
    1:13:09 So now where do we want to be in a perfect world?
    1:13:13 We want to be somewhere on the spectrum of three, four or five.
    1:13:15 We ideally want to be a four.
    1:13:19 You’re not unhealthy if you have a three or a five.
    1:13:27 So if this type four poop, which is kind of like a sausage, it’s kind of like a smooth sausage is optimal.
    1:13:28 How does one do that?
    1:13:30 What is turning it into a type four?
    1:13:31 What are they eating doing?
    1:13:33 Yeah, interesting question.
    1:13:41 One of the things that we found in the big poo review, which is our nationwide survey of 142,000 people.
    1:13:51 We actually looked at what they were eating and we were able to find associations between fiber intake and specifically plant-based food intake and having a number four.
    1:13:58 So in other words, we found associations between fiber intake and basically plant-based food intake and having a number four.
    1:14:06 So basically what that means is the people that were having a number four bowel movement were consuming more legumes, whole grains, fruits and vegetables.
    1:14:18 The people who were having, whether it be a type one or a type seven, they actually were quite similar in terms of their diet, which is that they actually were consuming lower amounts of fiber.
    1:14:34 Now, the other thing to look at too is actually some studies have found that people who have more on the spectrum of constipation tend to have a higher fat diet, tend to typically consume more animal products, which of course are higher in fat.
    1:14:42 And people that are more on the loose or diarrhea side of things tend to be consuming more plant-based foods.
    1:14:50 So now you could have a very healthy diet and be having a Bristol five, and that actually is not problematic.
    1:14:59 And the reason that you’re having the Bristol five is because you’re consuming so much fiber that actually you’re producing a lot of short chain fatty acids and those short chain fatty acids.
    1:15:01 They’re like lubricants for your poop.
    1:15:06 And the gut transition time, how does that relate to these different types of poop?
    1:15:14 As you were saying that I was thinking the one in seven, the type one and the type seven, the type one being those sort of hard nuts and the type seven being basically diarrhea.
    1:15:22 I was assuming that those are the poop types that would happen with a lower and a super high gut transition time.
    1:15:23 That’s right.
    1:15:26 So a slow gut transit time, which is a gut transit time more than 58 hours.
    1:15:29 So again, and this is all with the blue muffins.
    1:15:31 You eat the blue muffin.
    1:15:33 It comes out 58 hours later.
    1:15:39 You are more likely to be having a Bristol one or Bristol two, which is the classic constipation form.
    1:15:45 There’s no way, no way that you would have slow gut transit time and have a Bristol seven.
    1:15:46 That’s not possible.
    1:15:47 A diarrhea.
    1:15:48 Yeah, a diarrhea.
    1:15:52 So diarrhea comes out fast and these sort of hard nuts they take typically a long time.
    1:15:53 That’s right.
    1:15:55 And the reason why this is happening.
    1:16:07 So when water moves through the intestines, because a ton of water moves through the intestines and one of the jobs that our colon has, the large intestine, is to pull the water out.
    1:16:14 So the more time that something spends inside the colon, the more it’s actually going to do that pull the water out.
    1:16:18 This is the reason why when we have fast transit, it’s high in water.
    1:16:23 And this is also the reason why when it’s slow transit, it’s extremely dry.
    1:16:25 Okay, so that’s the shape and size of the poop.
    1:16:27 But what about colors of poop?
    1:16:29 I’ve got some different colors of poop here.
    1:16:32 I’ve got some red, some blue, some black, some green, some whites and some yellows.
    1:16:33 Yes.
    1:16:37 How is color pertinent to health and everything we’ve been discussing?
    1:16:38 All right, let’s break this down.
    1:16:40 So first of all, why is our poop brown?
    1:16:43 The answer to that question has to do with bile.
    1:16:46 Bile is produced by our liver.
    1:16:49 It’s actually involved heavily in digestion of fat.
    1:16:54 So when we, for example, eat a fatty meal, our gallbladder will squeeze.
    1:16:57 People that have gallbladder issues know what I’m talking about.
    1:16:59 You eat a fatty meal, your gallbladder squeezes.
    1:17:06 Bile then mixes in your intestines with the food and the bile helps to absorb the fat.
    1:17:09 That bile is what makes our poop brown.
    1:17:14 Now that becomes particularly relevant if we’re talking about a white poop.
    1:17:15 People poop white?
    1:17:16 Some people poop white.
    1:17:17 No way.
    1:17:18 Yes.
    1:17:28 And the reason why a person would have a white poop is if there’s a blockage that stops the bile from mixing with their intestines.
    1:17:35 On the flip side, if you are struggling to process your fat, you could have a yellow poop.
    1:17:40 So, and this could be a person who has like a pancreas issue, for example, chronic pancreatitis.
    1:17:45 And so if they’re not able to digest their fat, they have a fatty poop.
    1:17:47 It may come out yellow.
    1:17:52 And one of the things that they’ll notice is that there may be an oil slick at the top of the toilet bowl.
    1:17:53 Right.
    1:17:54 That’s fat.
    1:17:55 Oil is fat.
    1:17:56 So, all right.
    1:17:58 You’ve never had a, have you ever had a green bowel movement?
    1:18:00 None of your business.
    1:18:03 It’s the day of question.
    1:18:04 I haven’t.
    1:18:05 Okay.
    1:18:06 I have.
    1:18:07 Oh, really?
    1:18:08 Yeah.
    1:18:09 There’s a couple of reasons.
    1:18:10 Some are healthy, some are not.
    1:18:15 So, you could have a, you could have diarrhea, like from an infectious cause.
    1:18:18 An example could be something called Giardia, which is a parasite.
    1:18:20 And that’ll give you a green poop.
    1:18:23 But you could also go too hard on the smoothies.
    1:18:27 I was drinking like 40 ounces of green smoothies a day and my poop would come out green.
    1:18:28 It’s interesting.
    1:18:30 We’re going to, we’re about to get into some that are really important.
    1:18:33 Before I do that, let me just mention real quick the blue.
    1:18:39 So the blue poo, you could get a blue poo from eating blueberries, particularly if you eat a lot of them.
    1:18:44 Or alternatively, of course, this is the blue muffin, the blue poo challenge.
    1:18:50 So, and perhaps what we could do in the show notes is give people the recipe for how they can go about doing that if they, if they’re interested.
    1:18:52 All right.
    1:18:54 Red and black.
    1:19:00 So we have to talk about, let’s start with red, because of course red, we think about blood.
    1:19:07 And, and I have a rule, which is that if you see blood in your stool, that’s not normal.
    1:19:10 And to me, that’s grounds to talk to a doctor.
    1:19:15 And, you know, then there’s different levels of intensity of how seriously we check it out.
    1:19:27 But Steven, colon cancer, which can present with red stool, colon cancer is the number two cause of cancer death in our countries.
    1:19:32 In the United States, 150,000 people are diagnosed per year.
    1:19:38 It’s highly preventable and it’s shifting towards younger people.
    1:19:50 There has been a change in the last few years in terms of colon cancer, where, you know, as an example, a person of your generation, you and I are pretty close, I think, but I’m a little bit older.
    1:19:59 A person of your generation is four times more likely to be diagnosed with rectal cancer during their lifetime than my parents were.
    1:20:07 And twice, twice times more likely to be diagnosed with colon cancer compared to my parents generation.
    1:20:11 So there’s been this shift and it’s also affecting younger people.
    1:20:17 So my point is this, I’ve had patients who come to me, they go, I saw a little bit of blood in my stool.
    1:20:24 Do a colonoscopy and discover that they have a massive polyp, which is a precursor to cancer.
    1:20:30 And by removing the polyp, we just basically stopped them from developing cancer.
    1:20:36 So I take it seriously when you see a poop that is coated in red.
    1:20:44 All right, now that red may be just on parts of it, like it is here, where that’s typically bright red coming from the bottom.
    1:20:53 So that would be either something in your rectum, could be hemorrhoids, could be an anal fissure, could also be a polyp in the rectum.
    1:21:00 But I think what I come back to is I would encourage people to get checked out because just seeing the bright red blood doesn’t mean it’s hemorrhoids.
    1:21:04 Don’t assume that, right, particularly with cancer shifting towards younger people.
    1:21:06 I think it’s important to get checked out.
    1:21:11 On that point about cancer shifting towards younger people, is that because our diets are changing?
    1:21:12 I think so.
    1:21:17 I think it’s the shift generationally that’s taken place in terms of our diets.
    1:21:20 I also think that there’s some microbiome element.
    1:21:28 The connections between the gut microbiome and colon cancer are as powerful as any type of cancer.
    1:21:37 And at the same time, what protects us, and I think you know where I’m going to say, it’s the fiber and the short chain fatty acids.
    1:21:49 And in that study that I was mentioning earlier from Andrew Reynolds, the professor from New Zealand, actually there was a powerful association between fiber consumption and protecting ourselves from colorectal cancer.
    1:21:57 So powerful that for every gram, five grams of fiber that we increase in our diet, we are getting a significant reduction in our risk.
    1:22:02 So it’s not just do you eat fiber or not, it’s actually how much fiber do you eat and the more the better.
    1:22:07 You know what I should mention real quick, red stool can also come from eating beets.
    1:22:12 It will almost always happen like literally, you know, 24 to 48 hours after you eat the beets.
    1:22:14 So don’t be surprised when that’s the case.
    1:22:16 You may see a little bit of red stool.
    1:22:20 Black stool can come from benign places.
    1:22:22 So an example is bismuth.
    1:22:24 So like peptobismal.
    1:22:28 So you have a stomach ache, and then you take some peptobismal.
    1:22:32 And so, but the issue with this is it will actually give you black stool.
    1:22:36 So if you’re having a bad stomach for a couple of days in a row, it could turn black.
    1:22:45 But the other thing that turns your stool black that people need to know about is a slow GI bleed bleeding into your stomach specifically.
    1:22:48 Because that bleeding is happening higher up in your intestines.
    1:22:52 And then it has to pass all the way through like intestinal transit time, right?
    1:22:56 Because there’s such a delay by the time it gets down to your rectum, it’s now black.
    1:22:58 It’s not red anymore.
    1:23:01 So black stool can be indicative of bleeding.
    1:23:07 The way that we can differentiate this is when it’s blood, it smells terrible.
    1:23:09 Now we’re going to start smelling our own paper.
    1:23:10 Yeah.
    1:23:12 Well, you don’t have to stick your nose into it.
    1:23:15 It’s so clear, like it would be so clear.
    1:23:16 Okay.
    1:23:23 When I’m in the hospital, I will be walking through and I can literally tell when a consult is coming because I can smell this diagnosis.
    1:23:24 Really?
    1:23:25 Yeah.
    1:23:28 So anyway, the stool will turn black.
    1:23:31 It will smell terrible and it will be like tar.
    1:23:34 That’s what makes it different than if you were to, for example, take peptobismal.
    1:23:45 I’m really interested in this idea that we can give our gut microbiome to our kids, but also in the twin studies, they have such a diverse gut microbiome.
    1:23:53 So how much of our gut microbiome are we inheriting from our parents, our grandparents, et cetera, if any at all?
    1:23:55 Well, we’re certainly inheriting some.
    1:24:01 And particularly when we’re kids as a newborn, you’re going to most closely resemble the gut microbiome of your mother.
    1:24:11 And that association and sharing is much more profound if you were born through a traditional vaginal delivery and if you’re breastfed.
    1:24:19 So that connection between mom and baby actually helps to facilitate the transfer of microbes to the baby that leads to health.
    1:24:26 And this is part of the reason why when you disrupt these things, which by the way I should mention, sometimes these things are inevitable.
    1:24:31 So I have three kids. They were all born by cesarean. It’s not the way that we wanted it to be, but it’s what happened.
    1:24:34 You can have healthy kids who are born by cesarean.
    1:24:48 So but when we disrupt these things, whether it be cesarean section or bottle feeding instead of breastfeeding or antibiotics, we see downstream the same effects.
    1:25:04 Increased likelihood of obesity, increased likelihood of allergic conditions, including food allergies and asthma, increased likelihood of autoimmune conditions, including celiac disease and type 1 diabetes.
    1:25:12 So when you disrupt the developing gut microbiome in that child, you increase the risk of these things happening subsequently.
    1:25:28 And there’s been some interesting studies where they will look at the microbiome, they’ll look in the diaper of a child who’s six months or a year old and they can based upon that they can predict who within the next four to five years is going to develop an allergic or autoimmune condition.
    1:25:37 So so getting back to the sharing of microbes, like yes, there is this connection between mom and child, but actually this is an evolving thing throughout our life.
    1:25:42 And there’s new research that I think is really important about human connection.
    1:25:54 And in this study, what they found is that people who shared spaces together through connection, they number one had a healthier gut microbiome than people who live by themselves.
    1:25:57 Number two, they share more microbes together.
    1:26:04 So like for example, me with my wife, we share more microbes together than I do with my siblings.
    1:26:05 Wow.
    1:26:13 And then the other thing that was kind of fascinating from this study is the strength of the relationship matters.
    1:26:20 So I think we can all agree sometimes relationships are in a good place and sometimes they’re in a bad place, right?
    1:26:29 And that’s like a full spectrum in different conversation, but actually where it is on that spectrum impacts your gut microbiome.
    1:26:38 They found that the couples that were sharing the most microbes were the ones that actually had the most connection in terms of their relationship.
    1:26:42 Whereas the people who were disconnected from one another, they weren’t sharing so many microbes.
    1:26:46 Now you could say like, is that because they’re having less sex?
    1:26:50 Could it be that they just like physically aren’t even close to one another?
    1:26:55 I suppose that’s all possible, but these are also people where they like they controlled for their diet.
    1:26:56 So it’s not a dietary thing.
    1:27:08 So like I think that the, you know, the takeaway from my perspective is the power of human connection is more important in 2023-2024.
    1:27:12 It’s more important in this moment than it’s ever been.
    1:27:17 And many aspects of our life are pulling us away from this.
    1:27:24 Our devices, social media, I mean, I’m very active on social media, but let’s be transparent about this.
    1:27:32 This is pulling us away from the ability to sit down with another person, look them in the eye, talk to them, have a meaningful conversation and feel connected to that person.
    1:27:36 And because you feel connected, you reap the rewards, which do include better gut health.
    1:27:42 But that’s super interesting because it does make a case that the people we surround ourselves with, we tend to think of psychology, right?
    1:27:45 We tend to think that surround yourself with a certain type of person.
    1:27:49 It’s good for your psychology if they’re positive or they’re negative, et cetera.
    1:27:56 But there’s actually a case that people, the people we surround ourselves with have an impact on our physiology, our bodies, our biology, our gut microbiome.
    1:27:59 And that has an upstream effect on everything.
    1:28:06 That’s true, but you also can’t disentangle or separate out from the fact that the positive influence of a person also really matters.
    1:28:07 Yeah.
    1:28:12 Because where you’re at from an emotional perspective, and I think this is an important thing for people to understand,
    1:28:17 that where you’re at from an emotional perspective does manifest in your gut health.
    1:28:25 And this is the reason why, for example, if a person is going to go and do public speaking and they’re not comfortable with public speaking,
    1:28:30 they may just have a little bit of jitters, a little bit of nausea or queasiness.
    1:28:38 But it can also snowball into something bigger and worse, such as full-do-over type of cramps, right?
    1:28:43 So, and that’s, many people will manifest their stress in their gut.
    1:28:45 That’s an acute example.
    1:28:51 By acute, I mean like this specific situation context that you’re involved with.
    1:28:54 But what happens if your life is stress?
    1:29:01 And the answer to that question is actually very clear, because people who, for example, have childhood trauma,
    1:29:08 they will subsequently go on and be far more likely to develop digestive issues, but other gut-related issues.
    1:29:12 And there was an interesting study, Stephen, that was done among two-year-olds.
    1:29:14 Who were adopted.
    1:29:19 And they studied the gut microbiome of these kids.
    1:29:26 And downstream, they were able basically to identify that the fact that they came from an adopted home,
    1:29:29 even though it was before age two, like they can’t remember this.
    1:29:36 Even though it was before age two, the fact that they were from an adopted home, it affected their gut microbiome.
    1:29:42 It affected their response to stress, and it also affected the way that their brain works.
    1:29:48 And they actually were able to show this through functional MRI technology, where they looked at the brain and how it was activating.
    1:29:50 Just because of that sort of early trauma.
    1:29:51 Early trauma.
    1:29:57 So, and not everyone who has gut issues has been exposed to trauma.
    1:30:03 But I think it’s important for people to understand that if you have been exposed to trauma,
    1:30:06 this can be a very important part of your healing process.
    1:30:08 That’s the message that I want to get out into the world.
    1:30:14 And the reason why I bring that message is because I’ve had people who are in my clinic and they’re like Dr. B,
    1:30:17 I do everything that you tell me to do.
    1:30:19 And I do it by the book.
    1:30:25 I eat, I sleep, I exercise, I do yoga, I do and I meditate.
    1:30:27 And despite that, they’re not getting better.
    1:30:35 And in those relationships, what ends up happening is typically after a couple of visits, we start to get comfortable with one another.
    1:30:36 We trust one another.
    1:30:40 And when you get to that place, they will share with me something that happened to them.
    1:30:44 And then I make it clear, this is the reason why.
    1:30:48 When you heal the wound of the trauma, you actually heal the gut.
    1:30:50 And it’s amazing because they’re like a rocket ship.
    1:30:52 Because they’re doing all the right stuff, right?
    1:30:54 They’re eating right, sleeping right, exercising.
    1:31:02 And the minute you take away this thing that is chaining them down and holding them back, the minute you release those chains, they shoot to the moon.
    1:31:05 And it’s like the greatest thing to see.
    1:31:13 And I would say that like in my clinical career, that has been the most rewarding thing above anything else, far more than like getting a person to eat more fiber.
    1:31:14 What about alcohol?
    1:31:16 I’ve recently quit drinking alcohol.
    1:31:17 I’m glad you did.
    1:31:18 Why are you glad I did?
    1:31:25 Well, let me be the first to say that I have not completely quit consuming alcohol.
    1:31:31 But if we remove my imperfect self from this picture and just look at the science, the science is actually quite clear.
    1:31:33 Our gut is damaged by alcohol.
    1:31:36 So let’s take a step back for a moment.
    1:31:38 If I want to clean this table, right?
    1:31:39 We’re all done.
    1:31:40 We want to clean it up.
    1:31:41 What are we going to do?
    1:31:43 We pull out rubbing alcohol.
    1:31:45 It destroys microbes.
    1:31:48 Alcohol destroys microbes.
    1:31:53 And when we drink to the point of having a hangover, is that dehydration?
    1:31:55 Absolutely not.
    1:32:05 And I’m of the belief based upon the research that I’ve seen that what’s happening when you’re having a hangover is that you have caused significant damage to your microbiome.
    1:32:12 And this is the reason why it takes 24 hours or more for you actually to start to feel like a human being again.
    1:32:15 What you see with alcohol is disturbing.
    1:32:18 It’s more than just liver disease.
    1:32:23 There are many different health related conditions that are tied back to alcohol consumption.
    1:32:28 And the thresholds that we’ve set where we say people, it’s okay, like it’s moderate alcohol.
    1:32:34 If you have up to three drinks a day as a guy or up to two drinks a day as a woman, like that to me is ridiculous.
    1:32:36 That’s a lot.
    1:32:48 But the study that changed everything for me was where they actually monitored levels of something called bacterial endotoxin or lipopolysaccharide.
    1:32:52 This is something that is not supposed to be in our bloodstream.
    1:32:57 When it is in our bloodstream, it’s because there’s been damage to the gut barrier.
    1:32:59 And it causes inflammation.
    1:33:03 This is the exact same thing that can cause us to get extremely sick.
    1:33:06 But at a minimum, it is causing inflammation in your body.
    1:33:19 And they did a study where they were basically monitoring levels of this lipopolysaccharide after alcohol consumption and in association with blood alcohol levels.
    1:33:24 And what they showed in the study is they were parallel lines.
    1:33:29 Blood alcohol level goes up, lipopolysaccharide level goes up.
    1:33:34 Blood alcohol level turns down, lipopolysaccharide level turns down.
    1:33:36 They were the exact same thing.
    1:33:45 So when I saw that, to me, even when we’re consuming minimal amounts of alcohol, we are potentially causing problems for our gut microbes.
    1:33:47 What is the brain-gut connection?
    1:33:53 So the brain-gut connection is referring to the fact that your gut’s best friend is the brain.
    1:33:57 They’re talking to each other right now, and they are inseparable.
    1:33:59 You can’t get away from that.
    1:34:02 There’s a number of ways that your gut will talk to the brain.
    1:34:05 So part of it is the release of neurotransmitters.
    1:34:12 95% of the serotonin in your body is produced by the gut.
    1:34:14 Serotonin is the happy hormone.
    1:34:17 It’s what makes us feel energized.
    1:34:19 It’s what gives us great mood.
    1:34:22 And in some ways, it also gives us focus.
    1:34:25 You would think that it comes from your brain.
    1:34:30 When we treat a person with major depression, we treat them to increase serotonin levels.
    1:34:35 Yet only 5% of the serotonin in your body actually is produced inside your brain.
    1:34:39 95% of it is produced within your gut.
    1:34:45 Serotonin can signal the brain through a nerve called the vagus nerve.
    1:34:50 The vagus nerve is like a super phone between the brain and the gut.
    1:34:54 It would be like if you were in London and I were in the United States,
    1:34:57 and I had a direct line to you where I just picked this up and I go,
    1:34:59 “Yo, Steven, I need to talk to you.”
    1:35:01 That’s the way that this works.
    1:35:04 Your gut is talking to your brain directly on that phone line.
    1:35:10 So serotonin, dopamine, 50% of dopamine, which is the reward hormone produced in the gut.
    1:35:13 There are over 30 neurotransmitters produced in the gut.
    1:35:16 There’s also the vagus nerve that we just talked about.
    1:35:21 And finally, your gut is producing metabolites, postbiotics,
    1:35:25 that can cross into the brain and have an effect.
    1:35:26 We mentioned this earlier.
    1:35:31 Short chain fatty acids from fiber have the ability to cross the blood-brain barrier
    1:35:34 and actually influence things like our mood, our focus.
    1:35:39 There was one study with kids where by increasing short chain fatty acids for those kids,
    1:35:43 they actually were able to increase their focus because they were having trouble with focus.
    1:35:48 You’ve repeatedly talked about fiber and this thing you call short chain fatty acids.
    1:35:52 In your book, you said you believe that they’re the most healing nutrient in all nature.
    1:35:54 I think that’s actually true.
    1:36:01 And I also would characterize them as the most anti-inflammatory molecule that I’ve ever come across.
    1:36:07 Am I right in thinking we eat fiber, the bacteria in our microbiome breaks down that fiber,
    1:36:11 and it produces this thing, the short chain fatty acids.
    1:36:15 The stories just can start it though.
    1:36:19 The stories just can start it because the issue is that that’s the simple part.
    1:36:23 These magicians that live inside of us release these short chain fatty acids for us.
    1:36:24 By eating fiber.
    1:36:27 By eating fiber or resistant starches.
    1:36:34 But then those short chain fatty acids go to work and our immune cells,
    1:36:40 our human cells have receptors to receive these short chain fatty acids
    1:36:43 and act upon the information that they receive.
    1:36:46 So you could think of them as like a signaling molecule
    1:36:49 in the sense that your gut microbiome is not talking to your body
    1:36:52 and telling your body what it wants your body to do.
    1:36:53 So it’s training it.
    1:36:58 Yeah, but it has the ability to like flip genes off and on.
    1:36:59 Okay.
    1:37:01 It has the ability to turn down your immune system.
    1:37:05 So as an example, when I think about autoimmune conditions,
    1:37:09 if we were to get like super into the details of autoimmune conditions,
    1:37:13 what you would discover is that we need more short chain fatty acids
    1:37:16 to empower these specific cells called T regulatory cells.
    1:37:19 And those T regulatory cells would actually turn down our immune system
    1:37:20 and protect us.
    1:37:24 So and it’s not to say that autoimmune diseases are exclusively
    1:37:26 the result of a fiber deficiency.
    1:37:29 There is certainly a genetic component,
    1:37:33 but there was a genetic component 200 years ago, 300 years ago.
    1:37:37 And yet those conditions really weren’t that much of a problem back then.
    1:37:41 So many of these conditions didn’t have a name until the last 100 years.
    1:37:46 And the emergence of them, many of them have increased 500%
    1:37:48 in the last 50 years.
    1:37:49 Why would that be?
    1:37:51 It clearly is not genetics.
    1:37:54 So it has to be related to our diet and lifestyle.
    1:37:56 And ultimately, when we talk about our diet and lifestyle,
    1:37:58 we’re talking about our microbiome.
    1:38:01 And really that one of the most important places to start,
    1:38:02 as you say, is with the fiber.
    1:38:03 I think so.
    1:38:06 You said earlier on, we have to start slow and low with fiber.
    1:38:07 Yeah.
    1:38:09 And that’s because we’ve got to build up those microbes
    1:38:14 that respond to the fiber and turn it into the short chain fatty acids, right?
    1:38:16 Your gut is like a muscle, right?
    1:38:19 Like this is the way that I want people to understand this.
    1:38:23 Your gut is like a muscle and a muscle is capable of work,
    1:38:25 but it has limitations.
    1:38:28 And the more that the muscle has been trained,
    1:38:31 the more capable of work it is.
    1:38:39 So if you lift weights, you might start at 50 kilos.
    1:38:42 If we’re doing a bench press, you might start at 50 kilos.
    1:38:45 And then you go to 55 kilos.
    1:38:46 And then the 60 kilos.
    1:38:47 And you work your way up.
    1:38:49 And that’s the process of growing strong.
    1:38:52 And your gut works the exact same way.
    1:38:55 So if you expose your gut to food,
    1:38:59 specifically a diverse mix of different foods,
    1:39:01 you are training your gut.
    1:39:05 And your gut will become more capable of consuming those foods over time.
    1:39:09 And then you can eventually get to a point where you don’t have to then restrict
    1:39:14 based upon your capabilities because the capabilities are limitless.
    1:39:16 Now you can eat whatever you want.
    1:39:18 And is all fiber the same?
    1:39:20 No, not all fiber is the same.
    1:39:22 Fiber is a very generic word.
    1:39:24 Fiber is like the word protein.
    1:39:27 No one would claim that the protein in a fish is the same as a protein in a bean.
    1:39:30 Yet both of them contain protein.
    1:39:33 Fiber is unique to individual plants.
    1:39:38 There are many, many different forms of fiber to the point that we don’t even know how many exist.
    1:39:39 So what we know is this.
    1:39:41 It’s rather simple though, right?
    1:39:43 Despite that complexity, it’s rather simple.
    1:39:47 All plants contain fiber.
    1:39:51 Every single plant has unique forms of fiber.
    1:39:53 We do split it into two major types.
    1:39:55 These are again, umbrella terms.
    1:39:58 These are big labels.
    1:40:01 Soyible and insoluble fiber.
    1:40:04 The soluble fiber is the kind that dissolves in a drink.
    1:40:05 It disappears.
    1:40:07 You don’t even know that it’s there.
    1:40:10 Yet typically the soluble fiber is feeding the microbes.
    1:40:13 That’s the pre-biotic fiber.
    1:40:16 Insoluble fiber is the kind that’s the grit.
    1:40:18 So like if you were to add it to a drink, it’s not dissolving.
    1:40:20 It’s going to be there no matter what.
    1:40:23 You could boil the drink, but there’s still be fiber in it.
    1:40:28 So insoluble fiber most of the time is not the pre-biotic fiber,
    1:40:30 but it does still serve a purpose.
    1:40:34 It helps in terms of your bowel transit, which affects your gut microbes.
    1:40:39 It helps in terms of your bowel movements, which affects your gut microbes.
    1:40:43 It helps in terms of other things such as your cholesterol and your blood fat control.
    1:40:47 So both types of fiber, both soluble and insoluble have advantages.
    1:40:50 You don’t need to worry about those individually.
    1:40:53 You just need to know that plants have fiber.
    1:40:56 Every single plant has a unique form of fiber.
    1:41:00 And every single plant will feed unique families of microbes as a result of this.
    1:41:04 You have these F goals you talk about in the book when you’re recommending diets
    1:41:07 that you think people should consider.
    1:41:10 And I think it’s important because this word diet is quite stigmatized, right?
    1:41:13 And it can lead to like disordered eating and things like that.
    1:41:15 So I think it’s important for us to talk about that a little bit,
    1:41:17 but I do want to know what these F goals are.
    1:41:18 And when you use the word diet,
    1:41:22 you’re not saying something that’s unsustainable in short in order to have a short term.
    1:41:23 I’m saying actually the opposite.
    1:41:25 Like I want people to have abundance.
    1:41:27 In fact, I would, if you were to ask me,
    1:41:31 what is the biggest misconception that exists in the gut health space?
    1:41:36 My answer to that question would be that people are very quick to restrict
    1:41:39 and less quick to add back.
    1:41:43 So with regard to F goals, this is my general framework.
    1:41:45 It is not the like only thing,
    1:41:49 but this is my general framework for how I remember to organize my day
    1:41:52 in terms of foods that I’m trying to seek out.
    1:41:55 Each letter represents different categories of food.
    1:41:57 So F, fruit.
    1:42:01 I think fruit has been inappropriately villainized.
    1:42:03 I think fruits are amazingly good for us.
    1:42:06 In fact, people that consume more fruits are less likely to have diabetes.
    1:42:08 They also lose weight.
    1:42:09 Fermented.
    1:42:10 We’ve talked about fermented.
    1:42:14 You can add more diversity to your microbiome by adding fermented food.
    1:42:15 We need this.
    1:42:17 G, G stands for greens.
    1:42:21 Greens have almost no calories yet tons of nutrition.
    1:42:22 That’s good.
    1:42:26 And grains, by grains, I don’t mean refined grains.
    1:42:28 I mean unrefined grains.
    1:42:30 So like whole grains.
    1:42:32 So good for us.
    1:42:36 Those are gut microbiome foods high in fiber and resistance starches.
    1:42:39 O stands for omega-3 supersedes.
    1:42:42 So that’s chia, flax, hemp, and also walnuts.
    1:42:44 Those contain omega-3 fats.
    1:42:47 Those are healthy fats that we need more of.
    1:42:49 A stands for aromatics.
    1:42:52 So that’s onions, garlic, shallots.
    1:42:53 They’re delicious.
    1:42:57 They’re also great for your heart and protect you from cancer.
    1:42:59 L is legumes.
    1:43:03 So legumes includes beans, peas, and lentils.
    1:43:07 I would go back to saying like to me, this is the number one.
    1:43:09 The number one superfood.
    1:43:12 Because they’re gut health foods and they’re longevity foods.
    1:43:17 And if we look at the evidence with heart disease, cancer, stroke, diabetes,
    1:43:22 all across the board, you’re going to see these reduce your likelihood of having those diseases.
    1:43:29 S, when I got to S, I kind of lost my mind because I felt like I have more that I want to say.
    1:43:31 So let me just pack it all in.
    1:43:34 So S stands for shrooms, meaning mushrooms.
    1:43:36 Mushrooms technically are not plants.
    1:43:37 They’re fungi.
    1:43:41 But they contain fiber and are incredibly good for us.
    1:43:43 So they are honorary plants.
    1:43:46 S also stands for seaweed.
    1:43:51 So most cultures don’t consume seaweed, but like for example in Japan, they do.
    1:43:53 And they’re incredibly healthy as a result of this.
    1:43:57 It’s another source of unique types of plants with unique sources of fiber.
    1:44:02 And the last is, I’m going to, in the book I said sulforaphane,
    1:44:07 which refers to a cancer fighting chemical that you will find in broccoli sprouts.
    1:44:11 But I want to rephrase this to say sprouts.
    1:44:13 So sprouts to me are superfoods.
    1:44:15 There’s something magical that happens.
    1:44:17 What is a sprout, by the way, for people who are wondering?
    1:44:26 You could take any seed and if you quite simply add water,
    1:44:29 you will unlock nature.
    1:44:32 Because basically that seed is waiting to germinate and grow.
    1:44:36 So when you enter this code of basically like unlocking it with water,
    1:44:38 it comes to life.
    1:44:41 It opens up and out shoots this plant.
    1:44:43 And that plant is the sprout.
    1:44:49 And the sprout is tremendously high in fiber, protein, but also phytochemicals.
    1:44:52 There’s unique chemicals that you will find in these plants.
    1:44:59 In a disproportionate level compared to, for example, I mentioned broccoli sprouts.
    1:45:08 Broccoli sprouts have 50 to 100 times more cancer fighting chemical than adult broccoli has.
    1:45:16 So eating a pinch of broccoli sprouts can provide just as much benefit as eating ahead of broccoli.
    1:45:22 So interesting. So if you’re a parent and you follow the F goals diet that you lay out in your book,
    1:45:25 the interesting thing I find is if you’re a mother and you’re having a child,
    1:45:28 you’re then going to pass on some of your microbiome to that child.
    1:45:37 And also I was reading about that mice study conducted that shows how the western diet induces a loss of microbial diversity
    1:45:39 that can compound over a series of generations.
    1:45:41 Yeah, that was a Justin Sonnenberg study.
    1:45:48 So Justin Sonnenberg is the guy that I’m a big fan of. He’s out in Stanford and he actually wrote a blurb on my first book, Fiber Field.
    1:45:56 And so the issue is that we want to understand microbial loss that can occur over generations
    1:46:00 because clearly our generation is different than our grandparents.
    1:46:07 And it’s hard to do with humans because it takes us like these days 30 or more years to create a new generation.
    1:46:10 So but with mice, you can do this very quickly.
    1:46:16 So he basically started off with mice with a certain level of microbial diversity.
    1:46:21 The diversity of the microbiome is a measure of the health of their microbiome.
    1:46:24 And then he saw what happened with a low fiber diet.
    1:46:31 And so basically what he saw is that if you put them on a low fiber diet, that mouse will start to lose diversity.
    1:46:34 And then it will transfer that onto its offspring.
    1:46:42 And then that offspring who’s still on a low fiber diet continues to lose diversity and transfer that onto their offspring and so on.
    1:46:53 And what he found was that if during this process you intervene and you add back the fiber, you can actually restore on some level the diversity within the microbiome.
    1:46:55 You can wake them back up. They can come back.
    1:46:59 But the issue is you won’t get all the way back to the starting point.
    1:47:05 So there is a certain level of loss that has taken place as a result of those choices that were occurring over generations.
    1:47:15 If your grandmother has 1200 species of microbes in her gut as a child, but by the time your mother was born, she had 900, that’s what your mother got.
    1:47:23 Then if your mother loses 300 species in her microbiome, now you start off with 600, half of what your grandmother originally had.
    1:47:24 Right.
    1:47:30 And at some point the loss of those species becomes problematic because each of those species is there with a purpose.
    1:47:32 We evolved to have them.
    1:47:35 And when they’re absent, they’re not able to do their job.
    1:47:41 And the other microbes may not be able to step up to actually do the job of what’s missing.
    1:47:47 It’s just such a great case that keeping ourselves healthy is keeping our children healthy as well in many respects.
    1:47:48 And we also live with our children.
    1:47:54 So we’re creating an ecosystem in our homes of these microbes on everything.
    1:47:56 I think that’s completely true.
    1:48:12 And I also think that when we think about generational issues that exist, so in many studies they’ll say, if your parents had this, then you’re at risk for this.
    1:48:26 And we have assumed that these are genetic things, yet much of the genetic research, much of which has been done by Tim Spector, my partner at Zoey, much of that has not played out to prove that it is in fact genetic.
    1:48:33 I think what’s happening is not just the transfer of microbes, I think it’s also the transfer of lifestyle.
    1:48:44 And the lifestyle that gets transferred by generation is if it’s unhealthy, then unfortunately you’re transferring along the problems that come with that.
    1:48:45 Interesting.
    1:48:49 So you’re transferring the lifestyle and the microbes which weren’t able to deal with the lifestyle that caused the disease.
    1:48:50 Right.
    1:48:51 So interesting.
    1:48:54 Sexual attraction is the last thing I want to talk to you about.
    1:48:56 Sexual attraction in the gut microbe.
    1:48:59 You mentioned earlier sort of erectile dysfunction.
    1:49:00 There’s pheromones.
    1:49:04 There’s all of these sort of sexual components that lead us to having a great sex life.
    1:49:14 What is the link or the association between the gut microbiome and sex and erect good erections and desire and libido, if any at all?
    1:49:22 First of all, I think it’s quite clear that when people are sick, which of course they have a damaged gut microbiome, when people are sick, like they’re not, the libido is gone, right?
    1:49:24 That’s a part of that territory.
    1:49:35 Libido is also associated with hormones and there’s a number of different hormones that our gut microbes have the ability to impact for women estrogen.
    1:49:38 There’s a term that’s called the astrobalome.
    1:49:48 And astrobalome sounds a little bit like microbiome because basically what we’re referring to are the microbes that control estrogen levels in women.
    1:49:51 So the gut microbiome creates estrogen.
    1:49:53 It controls the recirculation of estrogen.
    1:49:54 Okay.
    1:50:00 So estrogen has this circular pattern and in that circular pattern, it can basically be pooped out.
    1:50:05 Or it can enter back into the system and the gut microbes are the gatekeepers.
    1:50:10 So they have the ability to actually control estrogen levels in the body on a certain level.
    1:50:15 This is the reason why if you look at estrogen driven conditions.
    1:50:16 Breast cancer.
    1:50:21 Breast cancer, ovarian cancer, endometrial cancer, endometriosis.
    1:50:26 What you discover is that in these conditions, there’s damage to the gut microbiome in all cases.
    1:50:39 So it provides the suggestion, not yet proven, provides the suggestion that damage to the microbiome may be fueling alteration of these estrogen levels.
    1:50:40 All right.
    1:50:52 The same is also true with testosterone or androgens, male sex hormones, which by the way, of course, all men have estrogen and all women have male sex hormones as well.
    1:50:53 It goes both ways.
    1:50:57 It’s just the dominance between the two genders.
    1:51:04 So there’s a bacteria called clostridium syndens that’s been known to basically affect male testosterone levels.
    1:51:20 So and there are conditions, for example, polycystic ovary syndrome in women that it’s the imbalance between the estrogen and the androgens that’s strongly associated with the manifestation of this condition polycystic ovary syndrome.
    1:51:24 And we suspect that the gut is central to this.
    1:51:25 Okay.
    1:51:30 So first of all, the first point is that hormonal related issues are connected back to our gut microbes.
    1:51:31 All right.
    1:51:33 So libido sex.
    1:51:36 Like these things obviously have a hormonal element to them.
    1:51:45 And this is the reason why erectile dysfunction or I’m quite sure not as well studied because it’s not as easy to provide like a diagnostic label to this.
    1:51:50 But female sexual desire, I’m quite sure would also be associated with the gut microbiome.
    1:51:52 I’m quite, I’m almost positive of this.
    1:52:02 The question that I come back to that I find to be very interesting is that the role is the role that the microbes play in matchmaking between two human beings.
    1:52:03 Between two human beings.
    1:52:05 Making me attracted to another human.
    1:52:06 Yes.
    1:52:08 So and I come back to basic questions.
    1:52:10 So now look, I’ve been married for 10 years.
    1:52:13 So it’s been a long time since I’ve been a single guy.
    1:52:19 But I think we can all relate to you’ve been on a date and there was something not not personality.
    1:52:26 There was something about the person, perhaps the smell that you noticed that you’re just like, this is a turn off.
    1:52:28 This is not going to work.
    1:52:29 Right.
    1:52:32 Or it could be in the way that a person kisses.
    1:52:41 And these compatibility issues, I’m convinced actually come back come from the gut microbiome that they are in a way matchmakers and that we’re looking for good partners.
    1:52:44 I can’t put my finger on exactly what that means.
    1:52:46 What makes a good partnership?
    1:52:53 But we do know that that partnership we discussed earlier ultimately has an effect on your gut microbiome because you’re going to share.
    1:53:00 I am convinced that sexual attraction is brought back to these things and in animal studies, it’s harder to do in humans.
    1:53:11 But in animal studies, they have actually discovered that the pheromone levels, how you smell, you’re sort of like, you know, hey, attracting this hormone is connected back to the gut microbes.
    1:53:22 So kissing is connected to the gut microbes, pheromones are connected to the gut microbes, sexual desire and libido and male erection are connected to the gut microbes.
    1:53:25 I don’t know where the line exists, where it would stop.
    1:53:26 I think it’s all connected.
    1:53:27 Okay.
    1:53:30 So if I want to be more attractive, do I just need to eat some sprouts?
    1:53:31 What are you saying here?
    1:53:36 Because is it about compatibility or is it about gut health?
    1:53:38 I think that it’s very clear.
    1:53:42 So attraction is a complex thing.
    1:53:43 Of course.
    1:53:46 We all have a different take.
    1:53:51 You know, I mean, I have friends who there’s someone that they find attractive and it’s completely different for me, right?
    1:53:54 And that’s all like, that’s good.
    1:53:59 Like I’m glad that we have a different take because variety is necessary in terms of the genetic pool, right?
    1:54:02 Like we need everyone, different people to want different things.
    1:54:17 That being said, I kind of feel like the, there are certain inequalities in a person that we would universally agree are attractive.
    1:54:20 And those tend to be measures of health.
    1:54:22 We usually think, yeah, you’re right.
    1:54:23 Yeah.
    1:54:26 Because I was going to say we think of them as physical things, right?
    1:54:28 Things we can see with our eyes, typically.
    1:54:34 Or things we can consume with maybe our ears, you know, jokes or humor or wit or personality or whatever.
    1:54:40 But it’s completely plausible that there is invisible things.
    1:54:45 Well, I don’t think that the visible things can be disconnected from the invisible things.
    1:54:56 And that’s one of the messages from the show today is that even the way that you look, the radiance of your skin, your youthful appearance, your body shape.
    1:54:59 And there’s many forms of body shapes that are attractive.
    1:55:07 I mean, I’m not saying that there’s only one, but these are manifestations of what’s happening on the inside.
    1:55:09 Would you recommend supplements?
    1:55:13 I know you’ve produced your own supplement, which I have here.
    1:55:17 And I’ve actually been drinking as we’ve been talking called 38 Terra, is it?
    1:55:18 38 Terra.
    1:55:21 And 38 Terra, what that means is 38 trillion.
    1:55:25 So this is in reference to the 38 trillion microbes that live inside of us.
    1:55:29 And this particular product is called daily microbiome nutrition.
    1:55:38 So in this product, we are using specific ingredients at specific doses that have been clinically proven to have an effect and to have a benefit for your body.
    1:55:41 That includes things like improving your gut microbiome.
    1:55:43 It also means improving your bowel movements.
    1:55:48 We talked about going from a Bristol one or two or a Bristol six or seven back to a Bristol four.
    1:55:52 That’s what I’m talking about right now, but also reducing digestive symptoms.
    1:55:57 So these are the benefits that we would get from regular use of a pre-biotic.
    1:55:58 It’s easy.
    1:55:59 It’s a powder.
    1:56:01 You’ve been drinking it.
    1:56:02 I think it tastes pretty good.
    1:56:03 I don’t know what you think.
    1:56:04 I was shocked.
    1:56:05 Yep.
    1:56:06 And it was so delicious.
    1:56:07 Yeah, refreshing.
    1:56:08 I’ve actually finished it all.
    1:56:11 I started the interview with it in this bottle here and it’s all gone.
    1:56:13 Where do people find this 38 Terra?
    1:56:15 38 Terra is available at our website.
    1:56:20 So you come to 38terra, 38terra.com.
    1:56:24 And we are launching in mid January for the first time.
    1:56:27 We’re launching in the US and Australia.
    1:56:34 So in the UK, it may be more difficult to get access to, but just be aware that if there’s enough of a demand,
    1:56:36 then we would serve that demand.
    1:56:38 But if I am in the UK, I can still order it.
    1:56:41 There would just be probably shipping costs and stuff like that.
    1:56:42 Just pay the shipping cost.
    1:56:43 Okay.
    1:56:44 Super interesting.
    1:56:49 I’ve learned so much today and it’s crazy because I didn’t think I had much else to learn about the gut microbiome.
    1:56:53 I had lots of conversations about it, but it’s really, it’s inspired me.
    1:56:58 It’s informed me and it’s given me a sort of actionable blueprint to start taking action in my life.
    1:57:03 And if I were just to close that out, you know, what are the takeaway messages for everyone?
    1:57:09 Eat a wide variety of plants, fruits, vegetables, whole grains, seeds, nuts, legumes, every single one of these.
    1:57:10 Coffee?
    1:57:11 Coffee counts.
    1:57:12 Great.
    1:57:13 Absolutely.
    1:57:15 So add more variety to your diet.
    1:57:17 Add fermented food to your diet.
    1:57:19 Get outside and exercise.
    1:57:20 Get a good night’s rest.
    1:57:22 Hug that person that you care about.
    1:57:24 Focus on human connection.
    1:57:26 Like these to me are where the priorities are at.
    1:57:30 Many of these things, by the way, are completely free.
    1:57:35 We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question not knowing who they’re going to be leaving it for.
    1:57:37 And the question that has been left for you.
    1:57:41 When have you been happiest in your life?
    1:57:45 You may define happy in any way you like.
    1:57:48 Happiness is, I think, what really matters.
    1:57:56 And we, I think we have a problem in today’s world of excessively fixating on the objective things like, like money.
    1:57:59 And losing track of the things that are less measurable.
    1:58:01 I have no clue how happy you are at home.
    1:58:03 I have no clue, right?
    1:58:06 I have an idea of where you’re at financially.
    1:58:10 Yet this is where the essence of life is.
    1:58:14 And to me, my happiness comes from my family.
    1:58:23 It’s the side of me that you wouldn’t know unless you like literally were my friend in Charleston, South Carolina and spending time with me, the real person, right?
    1:58:31 But regardless of what you see on this camera or here on this episode, we are real people with real lives.
    1:58:39 And to me, my happiness comes from the pursuit of things with my family, doing everything within my power to fight for them.
    1:58:41 And also just to enjoy time with them.
    1:58:43 That’s what it’s about.
    1:58:45 That’s a beautiful answer.
    1:58:47 Thank you so much, Dr. Will.
    1:58:54 You have a remarkable ability to communicate, but also you have a wealth of knowledge that is unrivaled as it relates to the issues we’re talking about today.
    1:58:56 And it’s really, really incredible.
    1:58:57 You’re really, really incredible.
    1:59:04 And you’re doing so much fantastic work for so many people because it wasn’t until a couple of years ago that I learned about the gut microbiome.
    1:59:10 And I know because I can see the data that the society at large are on a journey of now understanding the gut more and more.
    1:59:14 And the research that’s coming out every year is pushing us closer to that understanding.
    1:59:20 And that understanding will unlock the things that we’re all aiming for in our lives which culminate in what you said there, which is happiness.
    1:59:21 So that’s the work you’re doing.
    1:59:23 You’re increasing public happiness.
    1:59:26 And I think that’s something that’s an incredibly worthy mission.
    1:59:27 So I thank you for that.
    1:59:34 On behalf of all the people that are listening today that got to this part in the conversation and that don’t have a means of reaching you directly.
    1:59:36 Thank you on behalf of all of us.
    1:59:40 Thank you. I’m honored to come on the show with you.
    1:59:45 And for people who want to continue that conversation, this is why I put things out into the world.
    1:59:49 And you can find me on social media as the Gut Health MD, Instagram, Facebook.
    1:59:53 I am on TikTok, but I think a 14 year old stole my handle.
    1:59:56 So the Gut Health MD underscore is how you’ll find me there.
    2:00:01 But also you can come to my website, theplantfedgut.com, sign up for my free email newsletter.
    2:00:02 That’s how I communicate.
    2:00:05 Like I think the most effectively, like I break down studies there.
    2:00:07 So come sign up for my email newsletter.
    2:00:10 And if you want to check out 38 Terra, you can learn more there as well.
    2:00:12 I’m going to put everything in the show notes.
    2:00:15 I’m also going to put in the show notes, which is the first time I’ve ever done this.
    2:00:19 I’m going to put the brief for this conversation in the show notes.
    2:00:26 And what the brief is, it’s essentially all of the research my team did and they condense it down into about 10 pages.
    2:00:31 And I think that’s really important because we’ve covered so much ground here today that someone just listening,
    2:00:35 someone who was having like a second screen experience or was doing the dishes or on the tube or whatever.
    2:00:37 There’s a lot there.
    2:00:42 The 10 pages you’ll find in the show notes summarise this conversation, the key takeaways and the actual insights.
    2:00:46 And this is something I’m actually going to start doing on an ongoing basis.
    2:00:50 Also the materials we discussed in this conversation, like the Bristol Stool Chart
    2:00:54 and all of the other information that you talked about, which will pull from you after this conversation,
    2:01:00 will be in the show notes, including links to find Dr. Will everywhere on social media and on his website.
    2:01:03 Amazing. That sounds so cool. Can’t wait to check that out.
    2:01:06 Do you need a podcast to listen to next?
    2:01:13 We’ve discovered that people who liked this episode also tend to absolutely love another recent episode we’ve done.
    2:01:16 So I’ve linked that episode in the description below.
    2:01:18 I know you’ll enjoy it.
    2:01:28 [Music]
    – Chào, bạn đang làm gì vậy? – Đang lập trình nhiệt độ của bộ điều chỉnh nhiệt độ xuống 17 độ khi chúng tôi đi làm hoặc khi ngủ.
    Chúng tôi đang kiểm soát việc sử dụng năng lượng của mình trong mùa đông này với một số mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi đã nhận được từ Fortis B.C.
    – Ooh, có thể tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền? Có thể để mua những chiếc áo khoác mùa đông giống nhau?
    – Ồ, không. Chúng tôi cũng đang kiểm soát việc mặc đồ giống nhau.
    Khám phá những mẹo tiết kiệm năng lượng thấp và miễn phí tại fortisbc.com/energysavingtips.
    – Jackson giống nhau? – Xin hãy đừng.
    – Những gì tôi có ở đây là một loạt các hình dáng và kích cỡ khác nhau của phân.
    – Vâng. Điều này cho chúng ta biết gì về sức khỏe của chúng ta?
    – Chà, nếu phân của bạn trông như thế này, theo tôi, đó là lý do để nói chuyện với bác sĩ.
    – Bác sĩ Will Gulswit. – Chúng tôi là bác sĩ chuyên về sức khỏe đường ruột nổi tiếng.
    – Ai có nhiều thông tin về điều này? – Cách mà chúng ta có thể cải thiện sức khỏe đường ruột của mình thông qua thực phẩm và thay đổi lối sống.
    Chúng tôi hiện đang sống trong một đại dịch các vấn đề sức khỏe đường ruột, và nếu chúng ta muốn là những con người khỏe mạnh,
    chúng ta hoàn toàn cần một hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh để đạt được điều đó.
    Vậy, hãy phân tích điều này. Đầu tiên, các vi sinh vật là vô hình.
    Trên ngón tay cái của bạn, có nhiều vi sinh vật như có người ở Vương quốc Anh.
    Thật sao? Và vi sinh vật đường ruột đóng vai trò quan trọng và thiết yếu trong việc kiểm soát việc bạn có bị trầm cảm hay không.
    Bởi vì 95% hormone hạnh phúc được sản xuất bởi đường ruột.
    Nó kiểm soát nhận thức, trí nhớ và mức năng lượng của bạn.
    Đường ruột của bạn là nơi bạn đưa ra quyết định, và nghiên cứu sau nghiên cứu cho thấy rằng khi mọi người ăn nhiều thực phẩm hơn,
    không chỉ họ tăng cường các vi sinh vật đường ruột, mà họ còn giảm cân.
    Họ ít có khả năng tử vong do bệnh tim, ít có khả năng bị chẩn đoán mắc nhiều loại ung thư khác nhau.
    – Không thể nào. – Có.
    – Bạn có sống với rượu không? – Khoa học đã rõ.
    Khi chúng ta uống đến mức bị say, đó có phải là mất nước không?
    Chắc chắn là không. Vấn đề là bạn đã gây ra thiệt hại đáng kể cho hệ vi sinh vật của mình.
    Nhưng đường ruột là khoan dung, và những lựa chọn mà bạn thực hiện hôm nay trong vòng 24 giờ sẽ có ảnh hưởng đến hệ vi sinh vật của bạn.
    Tôi muốn mọi người ăn một chế độ ăn mà họ có thể ăn bao nhiêu tùy thích mà không bị hạn chế, và vẫn đạt được mục tiêu cân nặng của họ.
    Và điều này hoàn toàn có thể bằng cách tiêu thụ một chế độ ăn kiêng hợp lý.
    – Bác sĩ Will, nếu có ai vừa nhấp vào cuộc hội thoại này và đang quyết định có nên nghe hay không,
    thì điều gì sẽ là lý do thuyết phục cho những người đó? Lợi ích của họ nếu họ ở lại là gì?
    – Chào mừng bạn đến với những gì tôi chân thành tin rằng sẽ là một cuộc trò chuyện thay đổi cuộc sống cho bạn,
    bởi vì vấn đề là chúng ta đang sống trong một đại dịch các vấn đề sức khỏe đường ruột.
    Nếu chúng ta nhìn rộng rãi, điều này hiện diện ở khắp nơi.
    Và không chỉ là tiêu hóa. Điều này còn nhiều hơn thế.
    Chúng ta cần điều này ngay bây giờ hơn bao giờ hết, bởi vì cuối cùng, nếu chúng ta muốn là những con người khỏe mạnh,
    mà đối với tôi là một trong những mục tiêu cao nhất mà chúng ta nên đề ra cho chính mình,
    nếu chúng ta muốn là những con người khỏe mạnh, chúng ta hoàn toàn cần một hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh để đạt được điều đó.
    – Nền tảng học thuật và nghề nghiệp của bạn là gì?
    – Ôi, chúng ta bắt đầu từ đâu?
    Vậy, tôi tốt nghiệp từ Đại học Vanderbilt với bằng hóa học.
    Đó là trường đại học của tôi, và sau đó tôi vào Đại học Georgetown, một trong những trường y hàng đầu của đất nước.
    Tôi đã dành ba năm tại Northwestern với tư cách là bác sĩ nội trú y học.
    Tôi đã giành được giải thưởng cao nhất mà họ trao tặng trong thời gian đó.
    Sau đó, tôi trở thành bác sĩ nội trú chính và tôi đã dành bốn năm đào tạo cả ở lĩnh vực tiêu hóa tại bệnh viện
    cũng như làm việc trong nghiên cứu lâm sàng.
    Vì vậy, tôi không ngờ rằng khi tôi hoàn thành tất cả điều này, tôi sẽ tiếp tục xuất bản các bài báo trong bất kỳ thời điểm nào trong đời mình trong tương lai.
    Nhưng bây giờ, trong công việc của tôi với Zoe với tư cách là giám đốc y tế của họ tại Mỹ, tôi đã tham gia mạnh mẽ vào nghiên cứu lâm sàng một lần nữa.
    – Bạn đã đề cập đến một từ lớn “G”, bác sĩ tiêu hóa.
    – Vâng.
    – Đó là gì?
    – Chúng tôi là những chuyên gia về cơ bản là ruột, đường ruột.
    Vì vậy, nếu tôi tóm tắt nó, tôi sẽ nói về ruột và mông.
    – Ruột và mông.
    – Vâng.
    Cuộc thảo luận xung quanh hệ vi sinh vật đường ruột và đường ruột nói chung đã bùng nổ thực sự từ khoảng năm 2006-2007.
    Trước đó, tôi có thể công bằng với bạn, tôi nghĩ rằng theo những gì tôi biết, và tôi không gần gũi với bác sĩ hay bệnh viện hay nghiên cứu,
    tôi chỉ mới bắt đầu nghe về hệ vi sinh vật đường ruột phổ biến mà tôi đã nghe trong hai, ba năm qua.
    – Hiểu nhầm trung tâm mà hầu hết mọi người có liên quan đến sức khỏe của họ là gì?
    – Người đó nhìn vào gương và nói: “Tôi không thích những gì tôi thấy ở đây. Tôi không cảm thấy tốt. Chúng đang cuộn tròn. Họ bị đầy bụng. Họ có đau bụng.”
    – Dòng suy nghĩ hiện tại sẽ nói rằng đó là X, nhưng có điều gì đó mà bạn tin là.
    – Điều đó là gì?
    – Chà, tôi nghĩ rằng tất cả những điều này cuối cùng đều kết nối lại với hệ vi sinh vật đường ruột của chúng ta.
    Và tôi nghĩ đó là mảnh ghép bị thiếu suốt thời gian này.
    Nó vốn là một hộp đen.
    Nếu bạn ăn uống tốt, bạn sẽ cải thiện sức khỏe của mình.
    Nếu bạn làm điều này, bạn sẽ cải thiện sức khỏe của mình.
    Điều mà chúng tôi đã thiếu là sự hiểu biết rằng tất cả những lựa chọn đó cuối cùng ảnh hưởng đến các vi sinh vật đường ruột này.
    Và bằng cách ảnh hưởng đến các vi sinh vật đường ruột này, bạn có thể thực sự biến đổi sinh lý trong cơ thể của mình.
    – Vi sinh vật đường ruột?
    – Vâng.
    – Điều đó là gì?
    – Vi sinh vật đường ruột là cách tôi nói một cách ngớ ngẩn về những vi sinh vật mà bạn không thể thấy ngay bây giờ.
    Nhưng chúng ở đó.
    Nếu bạn giơ ngón tay cái lên, thực sự trên ngón tay cái của bạn, có nhiều vi sinh vật tương đương với số người ở Vương quốc Anh.
    – Thật sao?
    – Và chúng phủ đầy cơ thể chúng ta từ đầu đến chân.
    Mỗi bộ phận bên ngoài của cơ thể chúng ta đều được bao phủ bởi các vi sinh vật này.
    Nhưng vị trí chính thực sự nằm sâu bên trong chúng ta, đó là trực tràng, ruột già.
    Tại vị trí đó, bạn có thể tìm thấy 38 triệu.
    Bây giờ những điều này, khi tôi nói vi sinh vật, đang đề cập đến việc chúng là vi mô và chúng còn sống.
    Chủ yếu là vi khuẩn.
    Ngoài ra, vi khuẩn cũng có thể là nấm, có thể là ký sinh trùng, có thể là virus. Nhưng chúng ta có khoảng 38 triệu triệu vi khuẩn, chủ yếu tập trung và tập trung trong ruột kết của chúng ta. Vì vậy, khi chúng ta nói về hệ vi sinh vật đường ruột, chúng ta thực sự đang đề cập đến chúng. Chúng đã đến đó như thế nào? Bạn bắt đầu trong bụng mẹ. Bằng chứng hiện nay cho thấy bạn đã bắt đầu tiếp xúc với những vi sinh vật này. Nhưng phần lớn thời gian, bạn thực sự chưa gặp chúng cho đến khi nước ối vỡ. Và vào khoảnh khắc đó, bạn lần đầu tiên tiếp xúc với thế giới. Và thế giới thì đầy vi sinh vật. Mọi thứ đang sống, mọi thứ, đều có một hệ vi sinh vật. Có thể là cây xanh, có thể là động vật, có thể là côn trùng, có thể là chúng ta. Vì vậy, khi nước ối của mẹ vỡ, những vi sinh vật này vào trong tử cung và bạn gặp chúng lần đầu tiên. Nhưng bạn đặc biệt tiếp xúc với chúng khi bạn đi qua ống sinh. Và đây cơ bản là cách tự nhiên nói: “Xin chào, chào mừng đến với thế giới và gặp gỡ những người bạn đồng hành của bạn.” Chúng sẽ ở bên cạnh bạn suốt phần đời còn lại. Và chúng ở đây để giúp bạn và sẽ làm cho bạn khỏe mạnh hơn. Đây là kết quả của tiến trình đồng tiến hóa kéo dài hơn một tỷ năm. Chúng ta đã tiến hóa, điều này thật điên rồ, vì con người chỉ mới tồn tại trong ba hoặc bốn triệu năm. Nhưng những vi sinh vật này là sinh vật sống đầu tiên trên hành tinh và mọi sự sống đều tiến hóa cùng với những vi sinh vật này. Và những thứ như, ví dụ, hệ miễn dịch của chúng ta là sản phẩm của sự tiến hóa đã bắt đầu một tỷ năm trước khi con người thậm chí còn xuất hiện. Chúng ta thường nghĩ về bản thân như một sinh vật, nhưng bạn đang trình bày rằng tôi có thể là 36 triệu triệu hoặc bất cứ điều gì bạn đã nói, sinh vật trong một. Và chúng ta sẽ gọi bạn là siêu sinh vật. Và điều đó nghe giống như một nhân vật trong Marvel, rất cool và tôi đồng ý với điều đó. Nhưng điều đó hoàn toàn đúng vì vấn đề là nếu chúng ta rút các vi sinh vật này ra khỏi bạn, nếu bạn như trong tình huống giả định, bạn biết đấy, chúng ta có thể nói về cậu bé trong bong bóng từ những năm 1970, nơi họ thực sự đã làm điều này. Họ đã cố gắng cho một đứa trẻ sống trong một thế giới vô trùng vì cậu bé có một khiếm khuyết miễn dịch cụ thể. Vì vậy, suy nghĩ của họ là nếu giữ cậu tách biệt khỏi tất cả vi khuẩn, thì cậu sẽ không bao giờ gặp vấn đề. Nhưng vấn đề là có những hậu quả. Có những hậu quả khi sống mà không có vi sinh vật vì chúng ta cần chúng.
    Và thông qua quá trình đồng tiến hóa này, thực sự từ con người đầu tiên, chúng ta đã học được cách tin tưởng chúng. Và chúng ta đã tin tưởng vào những thứ cực kỳ quan trọng với chúng ta và sự thành công của chúng ta như là con người. Và chúng ta đã cho phép chúng tích hợp vào sinh lý của chúng ta theo cách mà một lần nữa, nếu chúng ta không có chúng, chúng ta sẽ gặp rắc rối. Và điều đó bao gồm những thứ như tiêu hóa, phá vỡ thức ăn của chúng ta, điều mà đối với tôi, đó chính là bản chất của sự sống. Như bạn không thể có năng lượng vào cơ thể mà không có điều này và chúng giúp chúng ta đạt được điều đó, nhưng chúng cũng đào tạo hệ miễn dịch của chúng ta. Chúng ta đã nói một chút về những gì xảy ra khi bạn được sinh ra và đó là khởi đầu của việc đào tạo hệ miễn dịch của bạn. Và trong ba năm đầu đời đó, nó có tác động lớn đến việc bạn có phát triển các vấn đề dị ứng hay tự miễn dịch trong tương lai hay không. Chúng ảnh hưởng đến quá trình trao đổi chất của chúng ta. Các nhà nghiên cứu tại Zoey đã chứng minh rằng chúng có vai trò quan trọng và thiết yếu trong việc kiểm soát, ví dụ, lượng đường trong máu của bạn, phản ứng chất béo trong máu sau bữa ăn. Chúng ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn, thực sự là mức năng lượng của bạn, việc bạn có bị trầm cảm hay không, khả năng tư duy, trí nhớ, khả năng tập trung của bạn, tất cả đều bị ảnh hưởng bởi những vi sinh vật này. Chúng ảnh hưởng đến hormone của chúng ta. Vì vậy, ở phụ nữ, các tình trạng như lạc nội mạc tử cung, hội chứng buồng trứng đa nang liên quan đến tổn thương của hệ vi sinh vật đường ruột, ở nam giới, rối loạn cương dương, mà thật sự, để thành thật, không được nói đến đủ. Có lẽ vì chúng ta đã gán nhãn cho điều này, nhưng những chàng trai gặp vấn đề này, đây là vấn đề quan trọng nhất đối với họ. Và khi bạn nghĩ về tất cả những điều này, dù là tiêu hóa, hệ miễn dịch của chúng ta, quá trình trao đổi chất của chúng ta, hormone của chúng ta, tâm trạng của chúng ta, sức khỏe não bộ, đối với tôi, đây là cái nhìn tổng quan về mọi thứ quan trọng đối với sức khỏe con người từ quan điểm của tôi với tư cách là một bác sĩ y khoa. Và hệ vi sinh vật đường ruột của tôi có khác với của bạn không? Chúng ta đều có những “khu rừng” khác nhau bên trong mình? Chúng ta đều khác nhau. Và đây là một trong những điều khiến chúng ta thật sự khác biệt. Vì vậy, thành thật mà nói, điều này thật đáng kinh ngạc. Nếu chúng ta nhìn vào mã di truyền của bạn và mã di truyền của tôi, mặc dù rõ ràng chúng ta là những người khác nhau, mã di truyền của chúng ta sẽ giống nhau đến 99,99%. Đó chỉ là một phần nhỏ của di truyền học của chúng ta khác nhau giữa chúng ta với tư cách là con người. Nhưng hệ vi sinh vật của chúng ta, những vi sinh vật 38 triệu triệu này sống bên trong chúng ta, có thể hoàn toàn khác nhau. Vì vậy, như một ví dụ cổ điển, giả sử bạn có một người anh em sinh đôi, anh em sinh đôi giống hệt nhau. Được rồi. Bạn chia sẻ chính xác mã di truyền giống nhau. Bạn chia sẻ cùng một người mẹ trong phần lớn các trường hợp. Bạn sẽ chia sẻ cùng một tuổi thơ và phần lớn là cùng một sự nuôi dưỡng và thực phẩm và những thứ như vậy. Và nghiên cứu của chúng tôi cho thấy rằng chỉ khoảng 25% vi sinh vật của bạn sẽ được chia sẻ, mặc dù bạn đến từ cùng một nơi. Bạn sẽ khác nhau 75% hoặc hơn. Vì vậy, bạn và tôi, thật khó để nói chính xác. Nếu chế độ ăn uống của chúng ta, bạn biết đấy, khá giống nhau, thì chúng ta sẽ có một hệ vi sinh vật tương tự hơn, nhưng nó vẫn sẽ khác biệt hơn là giống nhau. Và bao nhiêu phần trăm? Vì vậy, tôi đã có một người sinh đôi, chúng tôi có hệ vi sinh vật đường ruột hoàn toàn khác nhau, những vi sinh vật này sống bên trong cơ thể chúng tôi. Bao nhiêu phần trăm trong hệ vi sinh vật của chúng ta có thể liên quan đến bệnh tật và những thứ như vậy? Theo quan điểm của bạn, bạn nghĩ tỷ lệ phần trăm bệnh tật mà bạn nghĩ liên quan đến hệ vi sinh vật đường ruột là bao nhiêu? Thật khó để nói ở mức độ toàn cầu, phải không? Rất khó để đưa ra một con số chính xác. Tôi nghĩ bạn sẽ phải xem từng tình trạng một để nói, nhưng điều tôi muốn nói là như vậy.
    Dịch đoạn văn dưới đây sang tiếng Việt:
    Bạn biết đấy, lý do mà tôi rất quan tâm đến vấn đề này với tư cách là một bác sĩ tiêu hóa là vì tôi đã được thuyết phục và tôi tiếp tục tin rằng điều này là đúng, rằng mỗi người mà bước qua cửa để gặp tôi đều có vấn đề với hệ vi sinh đường ruột, đúng không? Những người bị hội chứng ruột kích thích, bệnh Crohn, viêm loét đại tràng, bệnh celiac, trào ngược axit, cứ tiếp tục như vậy. Mỗi một trong số này, khi chúng tôi nghiên cứu, chúng tôi khám phá ra rằng họ đều có vấn đề. Nhưng điều khác là nếu bạn mở rộng ra, một trong những điều mà tôi luôn làm, bạn biết đấy, tôi sắp đi gặp một bệnh nhân. Tôi sẽ bước vào phòng và lấy hồ sơ từ cửa ra, đúng không? Bạn nghe, nếu bạn là bệnh nhân, bạn nghe thấy mình đang ở trong phòng và nghe thấy hồ sơ được lấy khỏi cửa. Bác sĩ mở hồ sơ ra và tôi làm gì? Tôi xem xét tiền sử y tế của họ. Và khi bạn nhìn, điều bạn thấy là một danh sách dài các tình trạng đã liên quan đến tổn thương hệ vi sinh đường ruột. Vậy mà họ đến gặp tôi vì vấn đề tiêu hóa của họ như hội chứng ruột kích thích. Nhưng khi tôi xem xét, tôi thấy rằng họ có chứng tăng lipid máu, huyết áp cao, tiểu đường tuýp 2, có tiền sử trầm cảm nặng. Họ có thể có tình trạng tự miễn, đúng không? Và rồi, nó bắt đầu liên kết các hệ thống khác mà chúng ta không thường liên kết một cách truyền thống với các vấn đề về miễn dịch, như các vấn đề tự miễn hoặc các vấn đề chuyển hóa hoặc các vấn đề về nhận thức hoặc tâm trạng. Chúng ta đã không thường liên kết những điều đó với hệ vi sinh đường ruột. Tuy nhiên, chúng tồn tại. Và vì vậy, đối với tôi, tôi có cần một xét nghiệm phân cho bệnh nhân đó không? Chắc chắn là không. Điều đó đã rõ ràng. Và mối quan hệ giữa hệ vi sinh đường ruột của chúng ta và hệ miễn dịch của chúng ta là gì? Tôi đã đọc phần giới thiệu trong cuốn sách của bạn rằng 70% hệ miễn dịch nằm trong ruột. Đúng vậy. Các thành của ruột của bạn thực sự là ngôi nhà của hệ miễn dịch của bạn. Chúng ta thường nghĩ rằng tủy xương là nơi mà hệ miễn dịch tồn tại. Điều đó không đúng. Đó là nơi mà các tế bào miễn dịch được sinh ra. Nhưng sau đó, chúng cơ bản di cư ra ngoài và sau đó chúng cư trú và sống trong các thành của ruột bạn. Và nhân tiện, điều này hoàn toàn hợp lý từ góc độ tiến hóa vì ruột chúng ta thực sự là phần dễ tổn thương nhất của cơ thể. Đây là nơi chúng ta tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Bạn có thể nghĩ về làn da của mình. Không, làn da của bạn là một bức tường. Ruột của bạn là nơi mà thực sự bạn đang đưa ra quyết định. Tôi có hấp thụ và cho phép điều này vào cơ thể hay tôi từ chối và giữ nó bên ngoài? Và để giúp tạo điều kiện cho điều đó, vâng, chúng ta cần hệ miễn dịch của mình ở đó. Nhưng điều khác mà chúng ta cần là chúng ta cần một rào cản. Chúng ta cần một cái gì đó để cơ bản ngăn cách bên trong của ruột và giữ mọi thứ riêng biệt. Vậy những gì chúng ta có được gọi là lớp biểu mô. Và điều này khá khiêm tốn. Như given nó quan trọng như thế nào trong cơ thể của chúng ta, nó chỉ là một lớp tế bào duy nhất được giữ lại bởi thứ gọi là mối nối chặt chẽ. Chúng bám chặt với nhau ở một bên là 70% hệ miễn dịch của bạn. Ở bên kia là 38 triệu vi sinh vật. Và khi rào cản này bị phá vỡ, đây là cách mà những thứ bên trong ruột của bạn có thể tiếp cận cơ thể của bạn. Thậm chí có thể vào dòng máu của bạn gây ra một cuộc nhiễm trùng toàn thân và sau đó hệ miễn dịch bị buộc phải phản ứng. Khi điều này xảy ra, chúng ta thực sự cần có một hệ miễn dịch để bảo vệ chúng ta trong bối cảnh đó. Nhưng điều gì đang xảy ra trong thế kỷ 21, điều gì đã bắt đầu trong thế kỷ 20 là viêm mãn tính. Và viêm mãn tính là kết quả của một rào cản bị vỡ. Khi rào cản ruột đó bị phá vỡ, bây giờ chúng ta đang cho phép cơ thể tiếp cận những thứ mà không được phép tiếp cận. Kết quả là hệ miễn dịch luôn ở trạng thái hoạt động vì nó liên tục cố gắng để làm sạch mọi thứ vì rào cản đã bị phá vỡ. Và đối với những ai đang thắc mắc, vậy thì Tiến sĩ B, chúng ta sẽ sửa rào cản như thế nào? Không muốn đặt câu hỏi vào miệng bạn, Steven, nhưng xin hãy. Câu trả lời là vi sinh vật. Câu trả lời là vi sinh vật vì chúng là những người quản lý rào cản ruột. Chúng giúp sửa chữa nó mỗi ba hoặc bốn ngày. Bạn thực sự hoàn toàn biến đổi và tái tạo rào cản ruột của bạn. Vậy nó không phải là cái mà bạn sinh ra với. Nó là cái mà bạn phát triển trong ba hoặc bốn ngày qua và bạn sẽ thay thế nó. Và khi nó được thay thế, chúng ta cần những vi sinh vật đường ruột này để giúp chúng ta hình thành một rào cản ruột mạnh mẽ. Vậy vì nó liên tục được thay thế, đây là nơi mà các vi sinh vật vào và chúng rất quan trọng. Một lần nữa, khi bạn nhắc đến vi sinh vật, bạn đang nói về vi khuẩn, nấm men, ký sinh trùng, virus mà tồn tại trong ruột chúng ta. Và chúng sống bao lâu? Bạn nói rằng chúng thay thế trong ba ngày. Điều đó có nghĩa là chúng sống khoảng ba ngày, thường xuyên phải không? Vậy rào cản ruột thay thế mỗi ba ngày. Đúng vậy. Đúng. Vậy, và đó là các tế bào người. Vậy đó không phải là vi sinh vật. Được rồi. Được rồi. Vậy nên đó là các tế bào người của bạn giữ các vi sinh vật tách biệt khỏi hệ miễn dịch của bạn và cơ thể của bạn. Những vi sinh vật này, chúng thay thế gần như mỗi 20 phút. Chúng đang chết mỗi 20 phút. Vậy, không nhất thiết là chết. Tái tạo. Tái tạo. Đúng. Và vì vậy nếu chúng ta suy nghĩ về điều này, nếu bạn có một vi sinh vật trong ruột của bạn ngay bây giờ và chúng ta cho nó ăn một thứ gì đó, bất kể đó là gì, dù tốt hay xấu, bất cứ thứ gì đi nữa, sau 24 giờ, vi sinh vật đó sẽ sinh ra ít nhất nghìn vi sinh vật mới. Vậy nếu bạn nghĩ về sức mạnh mà có ở đó để khuếch đại sự lựa chọn, bắt đầu từ một và kết thúc sau 24 giờ với một nghìn, thật điên rồ.
    Có một cách nhìn nhận rất thú vị trong phần giới thiệu của cuốn sách bạn viết, rất đơn giản, nhưng tôi nghĩ rằng đó là một cách nhìn mạnh mẽ để suy nghĩ về những gì chúng ta ăn và cách chúng ta ăn. Bạn nói rằng mỗi người trong chúng ta tiêu thụ trung bình 1,3 kilogram thực phẩm mỗi ngày, để tính toán cho đơn giản. Điều đó có nghĩa là 475 kilogram thực phẩm mỗi năm, và trong suốt cuộc đời, chúng ta sẽ tiêu thụ khoảng 36.300 kilogram thực phẩm. So với vài miligram thuốc mà chúng ta uống, điều này khiến bạn nhận ra rằng thực phẩm thực sự là thuốc mà chúng ta đang nuôi dưỡng cơ thể mình trong suốt thời gian. Chúng ta thường nghĩ rằng thực phẩm chỉ là một nguồn năng lượng để làm dịu cơn đói, trong khi thuốc thì dùng để chữa bệnh. Nhưng thực tế, bạn tiêu thụ 36.000 kilogram thực phẩm trong suốt cuộc đời của mình. Vì vậy, điều ảnh hưởng lớn nhất đến sức khỏe y tế, sức khỏe thể chất và sức khỏe đường ruột của bạn chính là thực phẩm. Thực phẩm chính là thuốc.
    Tôi nghĩ có hai điểm quan trọng từ điều này vì có một nghiên cứu thực sự đã thay đổi cuộc đời tôi vào năm 2014. Nghiên cứu này được công bố trên tạp chí Nature, một trong những tạp chí hàng đầu thế giới, và tác giả là Warren David từ Đại học Duke. Bạn phải hiểu rằng, nếu quay ngược lại, gần 10 năm trước, vào thời điểm đó, chúng tôi không biết thực phẩm có làm thay đổi vi khuẩn trong cơ thể người hay không. Chúng tôi không biết điều này. Đây là thông tin mới. Chúng tôi đã biết điều này với chuột, nhưng điều đó không giống nhau. Chuột không phải là người. Vậy nên, những gì họ đã làm để cố gắng chứng minh điều này là họ cho người tham gia thực hiện hai chế độ ăn đối lập hoàn toàn. Một chế độ ăn hoàn toàn từ thực vật và một chế độ ăn hoàn toàn từ động vật. Chỉ là một nghiên cứu kéo dài năm ngày, điều này rất thú vị bởi vì chỉ trong năm ngày, chúng ta có thể thấy kết quả lớn ngay lập tức. Một trong những điểm chính rút ra từ nghiên cứu này là sự lựa chọn của bạn trong 24 giờ sẽ ảnh hưởng đến hệ vi sinh vật của bạn. Trong nghiên cứu đó, khi họ thay đổi chế độ ăn của một người thì sau 24 giờ, bạn có thể thấy những thay đổi đang diễn ra.
    Vì vậy, điều khác cần lưu ý ở đây là đường ruột rất dễ tha thứ. Tôi có nghĩa là, ở một mức độ nào đó, bạn chỉ có thể làm tổn thương nó đến mức nhất định, nhưng đường ruột luôn dễ tha thứ. Điều này không có nghĩa là có những loại thực phẩm là tốt hay xấu. Tất cả đều có thể được chấp nhận, nhưng điều chúng ta muốn là tạo ra sự tiêu thụ không theo tỷ lệ của những thực phẩm chất lượng cao. Bởi vì khi chúng ta làm vậy, chúng ta đang nâng cao những vi khuẩn này lên. Hãy giải thích quá trình thực phẩm và tác động của nó đến vi khuẩn.
    Vậy có phải như việc tưới nước cho những vi khuẩn nhất định không? Có phải là một cách đơn giản để nghĩ về điều này không? Những vi khuẩn này sống động như bạn và tôi, Stephen, và chúng ta cần phải ăn. Nếu tôi không ăn, tôi sẽ trở nên rất bực bội và chúng cũng vậy. Thế nhưng, lý do chúng cư trú bên trong bạn là vì chúng có thể sống ở bất cứ đâu, chúng có thể sống trong đất hoặc trên cây hay một cái gì đó như vậy. Nhưng chúng đã chọn sống bên trong bạn vì chúng có thể tiếp cận dinh dưỡng. Bạn làm điều đó cho chúng. Bạn ra ngoài, tìm thức ăn và cung cấp cho chúng. Bất cứ thứ gì vào miệng của bạn, bất kể là gì, sẽ tiếp xúc với những vi khuẩn này và chúng sẽ tiêu thụ nó. Và điều này trở thành nguồn năng lượng cho chúng vì chúng sống. Chúng cần năng lượng. Nhưng những lựa chọn mà bạn đưa ra sẽ ảnh hưởng đến vi khuẩn nào có thể ăn.
    Vì vậy, không phải tất cả các vi khuẩn đều thích cải xoăn, không phải tất cả vi khuẩn đều thích đường, nhưng có những vi khuẩn thích đường và một số thích cải xoăn. Và khi bạn đưa ra những lựa chọn này, bất kể là gì, những lựa chọn đó sẽ nuôi dưỡng các gia đình vi khuẩn và giúp chúng phát triển mạnh. Khi chúng ta nói về việc cải thiện chất lượng chế độ ăn uống và bạn nghe tôi nói về điều này trong chương trình dinh dưỡng giàu chất xơ, mà tôi đã bắt đầu chia sẻ công khai từ năm 2018 và cuốn sách được phát hành vào năm 2020. Hoặc nếu bạn lắng nghe Tim Spector, người đã công bố bài báo mà tôi sắp đề cập đến, khoa học là rõ ràng. Cách nâng cao những vi khuẩn đó là ăn một loạt thực vật khác nhau.
    Giờ đây, trong bài báo của Tim Spector được công bố lần đầu, nó được gọi là Dự án Đường ruột Mỹ. Nhưng hãy nhớ rằng, Dự án Đường ruột Anh là một phần rất quan trọng của nghiên cứu. Trong nghiên cứu đó, bạn cần hiểu rằng con số ma thuật mà họ đưa ra là 30. Nhiều điều trong số đó liên quan đến kỹ thuật mà họ đã sử dụng để đo lường. Điều này không có nghĩa là 29 là xấu và 30 là tuyệt vời. Tất cả đều nằm trên một phổ. 30 loại thực vật khác nhau mỗi tuần. Đúng, 30 loại thực vật khác nhau mỗi tuần. Vì vậy, điều quan trọng là chúng ta muốn có sự đa dạng về thực vật và mọi lựa chọn thực vật cuối cùng đều là nhiên liệu cho một hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh. Vì vậy, đó là trái cây, rau củ, ngũ cốc nguyên hạt, hạt giống, các loại hạt và đậu. Không chỉ là rau. Không chỉ là cải xoăn.
    Và đối với tôi, một trong những điều mà tôi luôn cố gắng làm, dù là với tư cách là một bác sĩ hoặc một tác giả, tôi muốn gặp gỡ mọi người ở nơi họ đang ở. Vì vậy, nếu tôi đang tư vấn cho bạn, tôi muốn biết bạn đang ở đâu vào lúc này. Sau đó, chúng ta sẽ đặt ra những mục tiêu thực tế. Đối với một người tiêu thụ 10 loại thực vật mỗi tuần, mà theo đó là nhiều hơn những gì tôi từng ăn 10 năm trước, để tăng lên 30 ngay lập tức sẽ rất khó khăn. Và khi điều này khó khăn, có khả năng cao là nó sẽ không bền vững. Tôi sẽ tăng từ 10 lên 15. Và khi bạn đạt 15, tôi sẽ ăn mừng. Trung bình một người trong thế giới phương Tây ăn bao nhiêu loại thực vật? Mỹ, Vương quốc Anh, Châu Âu? Bạn có biết không? Tôi tin rằng trong Dự án Đường ruột Mỹ, con số khoảng 10 đến 15 cho mỗi người trung bình. Chỉ có một thiểu số đạt 30 mỗi tuần trong nghiên cứu đó. Thú vị là khi tôi thực hiện bài kiểm tra Zoe của mình, tôi nhận được kết quả cho thấy tôi có hệ vi sinh vật đường ruột khá hẹp so với bạn đời của tôi.
    Và tôi đã nghĩ về điều này, tôi như kiểu, bạn biết đấy, mỗi khi chúng tôi đi đâu, mỗi khi chúng tôi đến nhà hàng, cô ấy luôn gọi món mới. Và nếu bạn nhìn vào tủ lạnh của chúng tôi, nó đầy tahini và các loại thực vật, đặc biệt là phần trên cùng của tủ lạnh. Tất cả đều là những đồ lên men. Cô ấy ăn như một con thỏ vậy. Cô ấy chỉ ăn bất cứ thứ gì và ăn nhiều loại thực phẩm khác nhau, còn về phần tôi, tôi thích những gì tôi thích. Và nếu tôi đến một nhà hàng, bất kỳ ai đã từng đến nhà hàng với tôi ba lần có thể gọi món cho tôi vì họ biết rằng cho đến khi tôi nhận được kết quả từ Zoe, điều đó khá đáng lo ngại vì vi sinh vật trong cơ thể cô ấy giống như rừng Amazon còn của tôi thì như một công viên ở cuối đường. Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng điều quan trọng là bắt đầu với thực phẩm mà bạn thích. Vâng, chúng ta đều như vậy, như những gì bạn đã mô tả, nhưng vấn đề là tìm động lực để thúc đẩy bản thân. Đối với tôi, đây là phần của câu đố. Như tôi đã nói, đây là một chiếc hộp đen. Chúng tôi không biết gì về vi sinh vật đường ruột. Chúng tôi chỉ có những ý tưởng dinh dưỡng được đưa ra cho chúng tôi. Giờ đây, điều này đang lấp đầy những khoảng trống, nơi mà như, ôi không, dinh dưỡng ảnh hưởng đến vi sinh vật. Những vi sinh vật ảnh hưởng đến chúng ta như con người. Giờ đây, chúng tôi có thể kết nối những mảnh ghép đó. Và đối với tôi, tôi thấy điều này rất tạo động lực và khích lệ khi biết rằng điều đó tồn tại và biết rằng những lựa chọn đó, mỗi bữa ăn đều là cơ hội để làm theo khái niệm này và thêm nhiều sự đa dạng vào đĩa của bạn. Nhưng điều khác là bạn đã đề cập rằng đối tác của bạn đang ăn thực phẩm lên men. Đây là một nghệ thuật đã bị lãng quên. Con người đã không tiêu thụ thực phẩm lên men ở thế giới phương Tây. Và nghiên cứu hiện nay khá rõ ràng và nổi bật rằng thực tế có một nghiên cứu thú vị từ Đại học Stanford một thử nghiệm ngẫu nhiên kiểm soát. Can thiệp là bổ sung thực phẩm lên men vào chế độ ăn uống đối với người không tiêu thụ thực phẩm lên men. Và điều họ phát hiện ra sau tám tuần là họ đã tăng cường tính đa dạng trong vi sinh vật đường ruột của họ. Điều đó có nghĩa là gì? Nếu vi sinh vật của bạn giống như một công viên ở cuối đường thì việc thêm thực phẩm lên men vào đó, chúng ta có thể biến nó thành một khu rừng. Hãy cho tôi một số ví dụ về thực phẩm lên men và phần lên men là gì? Điều đó có nghĩa là gì? Đầu tiên, chúng ta đã đề cập rằng tất cả sự sống trên hành tinh này đều có vi sinh vật. Vì vậy, có một nghiên cứu thú vị phân tích vi sinh vật của táo và phát hiện rằng khi bạn ăn một quả táo, như bạn chỉ cần lấy một quả táo từ đĩa trái cây, quả táo đó có khoảng 100 triệu vi sinh vật là một phần của nó. Vậy, chúng đã có ở đó rồi. Và những vi sinh vật đó đã là một phần của cuộc đời quả táo, giúp nó từ một bông hoa trở thành một quả. Được rồi, vì vậy những vi sinh vật này, chúng cũng tham gia vào vòng đời của quả táo. Vì vậy, khi quả táo bắt đầu thối rữa, những vi sinh vật chính là những người làm điều đó. Thực tế, tôi sẽ lập luận rằng khi thực phẩm thối rữa, tôi thực sự cảm thấy điều đó an ủi. Nếu thực phẩm không thối, chúng ta nên lo lắng. Những vi sinh vật này giúp thúc đẩy quá trình suy thoái đó diễn ra. Và đó là vì trái đất đang nhận lại nó. Đây là chu trình của sự sống sẽ biến thành đất. Hiện tại, lên men là nơi mà chúng ta thực sự nắm bắt quy trình đó và kiểm soát nó gần như như một ảo thuật gia. Chúng ta đang tạo hình nó. Và những gì chúng ta có là chúng ta đang trao quyền cho một số vi sinh vật để bảo vệ thực phẩm đó để nó không bị hư và chúng chuyển đổi nó. Vì vậy, nếu bạn lấy một cái bắp cải, bạn biết đấy, bạn không cần phải làm gì đặc biệt với cái bắp cải này. Bạn chỉ cần mua bắp cải, có thể ở chợ nông sản. Thái nhỏ nó, để vào một cái lọ mason, nhồi nó vào đó và thêm một dung dịch nước muối biển. Và bạn về cơ bản để nó vào một không gian mát mẻ. Cho nó một tuần. Bạn sẽ có sauerkraut, sauerkraut không phải là bắp cải mặn. Nó chua. Nó đắng. Nó có tính axit. Nó ngon tuyệt. Khi bạn tự làm, nó hoàn toàn khác với sauerkraut mà tôi đã lớn lên với nó, thứ đến từ một cái hộp, mềm và kinh tởm. Vì vậy, đây là những gì lên men là. Nó là sự chuyển đổi. Những vi sinh vật, đặc biệt là vi khuẩn và nấm men đang biến đổi thực phẩm cho chúng ta. Và khi họ làm điều này, họ cũng đang ăn. Vì vậy, vì họ ăn, họ trở nên mạnh mẽ hơn và nhân lên. Vì vậy, bạn đang tạo ra một loại thực phẩm giàu vi sinh vật, mà chúng ta có thể gọi là probiotics. Nó đã được biến đổi để mở khóa dinh dưỡng, mà chúng ta có thể gọi là prebiotics. Prebiotics là những phần của thực phẩm mà thực sự nuôi dưỡng các vi sinh vật bên trong chúng ta. Đó chính là thực phẩm của chúng, prebiotics, và chúng đang giải phóng các hóa chất mới có thể có tác động tích cực đến cơ thể của bạn, mà chúng ta gọi là postbiotics. Bạn tìm thấy tất cả điều này trong một lọ sauerkraut đó. Vì vậy, đối với tôi, đó là một siêu thực phẩm và có thể là sauerkraut. Nó có thể là kimchi. Dưa, như dưa không có nghĩa là một thứ gì đó dưa chua bằng giấm. Nhân tiện, giấm là sản phẩm của quá trình lên men. Nhưng dưa không bao giờ có ý nghĩa là, này, thêm dưa chuột và một ít giấm và xong. Dưa chuột, dưa đúng ra có nghĩa là bạn lấy dưa chuột, bạn không lột vỏ chúng. Bạn cho phép những vi sinh vật trên bề mặt làm công việc của chúng. Và bạn cho chúng vào một dung dịch nước muối với một ít, bạn biết đấy, một ít thì là, một ít tỏi, hạt tiêu đen. Và sau vài ngày, bạn sẽ có dưa. Tôi muốn chắc chắn rằng tôi rất rõ ràng về ba loại biotics mà bạn đã đề cập. Vì vậy, prebiotics là thực phẩm cho vi sinh vật. Probiotics là chính những vi sinh vật. Và sau đó postbiotics là các hợp chất mà vi sinh vật tạo ra. Điều đó có chính xác không? Đó là chính xác. Và có một điều kiện nhỏ, đó là những thứ này, prebiotic và probiotic, chúng phải có tác động tích cực đến con người thì mới tính. Được rồi. Vì vậy, chúng ta không thể gọi nó là prebiotic vì nó chỉ có tác động đến vi sinh vật. Đường có ảnh hưởng đến vi sinh vật. Đó không phải là prebiotic. Ồ, được rồi.
    Được rồi.
    Và điều tương tự cũng đúng với probiotics.
    Bây giờ, khái niệm ban đầu về probiotics mà hầu hết chúng ta biết đến, nó đến từ một viên nang, đúng không?
    Và lý do chúng ta có thể gọi nó như vậy là vì chúng ta đã chứng minh qua các nghiên cứu lâm sàng rằng những loại vi khuẩn hoặc, trong một số trường hợp, men mà bạn tìm thấy trong viên nang đó đã được chứng minh là có lợi cho con người.
    Vậy prebiotic là thực phẩm.
    Probiotic thực sự còn sống.
    Đúng vậy.
    Còn postbiotic thì không còn sống.
    Đó là hợp chất được tạo ra bởi những thứ đang sống.
    Đúng rồi.
    Và điểm chính trong tất cả những điều này là postbiotic.
    Vậy một trong những điều này có thể là những thứ hoàn toàn có lợi và tốt cho chúng ta như con người.
    Một ví dụ về điều này là các axit béo chuỗi ngắn.
    Axit béo chuỗi ngắn là sản phẩm từ việc tiêu thụ chất xơ hoặc tinh bột kháng.
    Và chúng tiếp xúc với vi sinh vật của bạn.
    Một lần nữa, bạn sẽ không thể có được những thứ này nếu bạn tiệt trùng.
    Tôi có thể chỉ cần uống chúng trong một hộp postbiotics không?
    Có phải không có một hộp postbiotics nào tôi có thể uống không?
    Chà, hiện nay có những loại thực phẩm bổ sung đang đề cập đến postbiotics trong một số trường hợp.
    Được rồi.
    Và vấn đề mà tôi đã tranh luận với họ và tôi thực sự đã thảo luận với một số người trong ngành công nghiệp thực phẩm bổ sung.
    Đừng giả định rằng điều đó sẽ thực hiện đúng giống như việc ăn một chế độ ăn nhiều chất xơ.
    Nó không như nhau.
    Vậy thì hãy nói về những gì xảy ra với những điều đó.
    Tôi giả sử rằng các hợp chất postbiotics là những thứ có tất cả các lợi ích sức khỏe.
    Lý do tại sao vi sinh vật đường ruột lại khỏe mạnh như vậy, lý do tại sao những vi sinh vật này lại có lợi là bởi vì chúng sản xuất ra postbiotics.
    Và những postbiotics này giúp cơ thể chúng ta theo nhiều cách khác nhau.
    Đúng rồi.
    Vì vậy, chúng tôi đã đề cập trước đó, chúng tôi đang thảo luận về cách mà chúng ta có rào cản ruột, cái mà rất quan trọng để bảo vệ hệ miễn dịch của chúng ta.
    Và tôi đã đề cập rằng các vi sinh vật là những người bảo vệ cho rào cản đó.
    Chính là postbiotics.
    Đó là axit béo chuỗi ngắn, butyrate, acetate, propionate được sản xuất bởi những vi khuẩn này mà xây dựng lên bức tường.
    Khi bạn muốn xây dựng bức tường của mình và bảo vệ cơ thể, giảm viêm, bạn cần nhiều hơn thế.
    Tuy nhiên, đó không phải là điều duy nhất mà chúng làm.
    Các axit béo chuỗi ngắn postbiotic cũng ảnh hưởng trực tiếp đến hệ miễn dịch của bạn, ảnh hưởng trực tiếp đến chuyển hóa của bạn, đi vào máu của bạn, đi khắp cơ thể của bạn, vượt qua hàng rào máu não.
    Chúng có khả năng tiếp cận với não của bạn và có thể ảnh hưởng đến não của bạn.
    Và chúng ta có thể nói về các cách khác nhau mà chúng có thể làm điều đó.
    Nhưng điểm chính là điều này thực sự quan trọng vì các vi sinh vật sản xuất các axit béo chuỗi ngắn này và những axit béo chuỗi ngắn này có tác động chữa lành trên toàn bộ cơ thể.
    Và khi chúng tôi thấy các nghiên cứu trên con người về việc tiêu thụ chất xơ và cho chúng tôi thấy chất xơ có lợi như thế nào đối với chúng ta, tôi muốn mọi người hiểu lý do tại sao chất xơ có lợi cho chúng ta là vì chất xơ tiếp xúc với các vi sinh vật.
    Và những vi sinh vật đó sẽ giải phóng axit béo chuỗi ngắn.
    Đó chính là điều đang diễn ra.
    Chuyển hóa.
    Tôi đã học một chút về chuyển hóa gần đây.
    Khi mọi người nghĩ về chuyển hóa, họ nghĩ về tốc độ mà tôi xử lý thức ăn của mình.
    Vì vậy, mọi người trong xã hội nói, tôi có một chuyển hóa cao, có nghĩa là họ có thể sẽ khá gầy.
    Chuyển hóa thấp có nghĩa là, bạn biết đấy, tôi có lẽ sẽ mất nhiều thời gian hơn để xử lý thức ăn của mình.
    Mối quan hệ giữa ruột của tôi và chuyển hóa của tôi là gì?
    Và tôi có lẽ đã định nghĩa sai về chuyển hóa ở đây, nhưng mối quan hệ là gì?
    Chà, chuyển hóa về cơ bản liên quan đến tiền tệ của năng lượng, đúng không?
    Vậy, và nó là động cơ thúc đẩy chúng ta như những con người.
    Vậy những vi sinh vật này ảnh hưởng đến chuyển hóa của chúng ta như thế nào?
    Chà, chúng tôi có nghiên cứu tại Zoey xem xét điều này trực tiếp gọi là nghiên cứu predict one.
    Và trong đó chúng tôi đang tìm kiếm những điều cho tôi biết dự đoán phản ứng của đường huyết của bạn sẽ như thế nào đối với thực phẩm này hoặc phản ứng của mỡ máu của bạn sau bữa ăn.
    Và khi bạn bắt đầu sắp xếp các điều này, chúng khác nhau về từng cá nhân.
    Chúng không giống nhau.
    Nhưng nếu bạn nhìn vào cả hai, vi sinh vật đường ruột đóng một vai trò thiết yếu và quan trọng trong từng điều đó.
    Nói cách khác, nếu chúng ta biết các vi sinh vật đường ruột của bạn là gì, thì điều đó giúp cho chúng ta hiểu tại sao bạn có lượng đường huyết cao, tại sao bạn có lượng đường huyết thấp.
    Bây giờ, nếu chúng ta muốn trở nên siêu tinh vi và chi tiết vào các vấn đề của cách mà điều này thực sự đang diễn ra, nó thực sự quay trở lại trong nhiều cách đến các axit béo chuỗi ngắn này.
    Chúng không phải là điều duy nhất.
    Chúng ta, bạn biết đấy, theo một số cách, chúng ta đang giảm nó một chút quá nhiều.
    Vì vậy, tôi chỉ muốn rõ ràng với mọi người.
    Còn nhiều điều khác cũng diễn ra.
    Nhưng các axit béo chuỗi ngắn này, chúng có khả năng kích hoạt các thụ thể và tế bào nhất định mà sẽ cho phép chúng ta nhạy cảm hơn với insulin, giảm lưu trữ chất béo, tăng cường đốt cháy chất béo.
    Vì vậy, vào cuối ngày, khi chúng ta nghĩ về những biện pháp chuyển hóa kiểu này, vì có những điều nhất định, phản ứng đường huyết, mỡ máu, mức cholesterol.
    Mỡ nội tạng, nghĩa là chất béo tồn tại quanh bụng của chúng ta.
    Khi bạn nhìn vào tất cả những điều này, vi sinh vật đường ruột đóng vai trò thiết yếu trong việc điều chỉnh từng điều trong số đó và các axit béo chuỗi ngắn có xu hướng là chìa khóa.
    Tôi đã đọc trong cuốn sách của bạn rằng 60% phân là vi khuẩn, điều này thực sự làm tôi không thể tin được.
    Đúng vậy, và tôi nghĩ rằng đây là một cuộc trò chuyện quan trọng để có vì chúng ta đã gán nợ phân.
    Chúng ta không được phép nhìn vào bồn cầu.
    Chúng ta nên nhìn vào bồn cầu.
    Và lý do là vì nếu tôi là một bác sĩ tim mạch, tôi sẽ đến và kiểm tra mạch của bạn.
    Tôi sẽ nghe nhịp tim của bạn.
    Và những dấu hiệu sống đó sẽ cho phép tôi có một cái nhìn về cách bạn đang làm ở một mức độ cơ bản, sức khỏe tim mạch của bạn.
    Tốt rồi.
    Tôi là bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa.
    Nếu tôi muốn biết những điều cơ bản về tình trạng của bạn và cơ thể bạn, tôi cần biết bạn đi tiêu như thế nào.
    Và phân của bạn trông như thế nào, bởi vì 60% của nó có nguồn gốc từ vi sinh vật, vì nó không chỉ là chất thải của thực phẩm bạn tiêu thụ.
    Cách mà phân của bạn trông cho tôi cái nhìn sâu sắc về sức khỏe đường ruột của bạn.
    Chúng tôi đã thực sự chứng minh điều này.
    Chúng tôi đã chứng minh điều này tại Zoe vì những gì chúng tôi tìm thấy, chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu gọi là “phân màu xanh” và chúng tôi đã cho mọi người ăn bánh muffin màu xanh.
    Nó có một loại phẩm màu thực phẩm xanh và cơ bản là khá đơn giản.
    Bạn ăn những chiếc bánh muffin và sau đó bạn chờ xem khi nào chúng xuất hiện trong bồn cầu.
    Và dựa trên thời gian đó, mà về cơ bản là thời gian vận chuyển của đường ruột, thời gian mà mất để phẩm màu xanh đi qua ruột của bạn.
    Chúng tôi có thể cho bạn biết tình trạng của hệ vi sinh đường ruột của bạn.
    Chúng tôi có thể nói về nguy cơ mắc bệnh tim mạch.
    Chúng tôi có thể nói về mỡ nội tạng.
    Tất cả đều liên quan đơn giản đến thời gian vận chuyển của đường ruột của bạn dựa trên việc ăn một chiếc muffin màu xanh.
    Vì vậy, nhiều điều mà bạn và tôi đang thảo luận hôm nay,
    dù là sự kết nối của đường ruột với trao đổi chất, hệ thống miễn dịch của chúng ta hay bất cứ điều gì khác,
    chúng ta có thể kết nối chúng với những chỉ số đơn giản như phân của bạn trông như thế nào?
    Hay mất bao lâu để bạn có một lần đại tiện?
    Thời gian vận chuyển đường ruột, điều đó thật hấp dẫn.
    Tôi cũng muốn nói về phân, nhưng thời gian vận chuyển đường ruột,
    đó là thời gian từ một chiếc muffin đi từ môi tôi đến bồn cầu.
    Và thời gian vận chuyển đường ruột cao có tốt hơn thời gian thấp không?
    Và điều gì quyết định việc tôi có thời gian vận chuyển đường ruột tốt hay không tốt?
    Vâng, vì vậy, thời gian vận chuyển đường ruột là một chỉ số cá nhân về sức khỏe của toàn bộ hệ tiêu hóa này.
    Lý do bạn sử dụng phẩm màu xanh, nếu nói về việc ăn củ dền hoặc cái gì đó tương tự,
    là vì phẩm màu xanh, chúng tôi đã xác nhận lâm sàng điều này.
    Vì vậy, tài liệu này đã được công bố trên tạp chí Gut, tạp chí hàng đầu về tiêu hóa châu Âu.
    Và có một vài thời điểm cụ thể mà chúng tôi có thể sử dụng để phân loại những chỉ số này.
    Điểm đầu tiên là 14 giờ.
    Nếu bạn ít hơn 14 giờ, đó là rất nhanh.
    Điểm thứ hai là 58 giờ.
    Nếu bạn hơn 58 giờ, đó là rất chậm.
    Tốt rồi.
    Vì vậy, bạn ăn những chiếc bánh muffin này và sau đó thực sự chỉ cần ghi lại khi nào chúng xuất hiện?
    Và người bình thường thường ở khoảng 24 giờ đến 48 giờ.
    Thông thường, một hoặc hai ngày sau khi ăn bánh muffin, đó là khi bạn bắt đầu thấy điều này.
    Và cả hai đều được coi là bình thường.
    Bây giờ, nếu chúng ta phân chia những điều này thành ít hơn 14 giờ, hơn 58 giờ,
    hoặc hai đỉnh ở 24 và 48, bạn bắt đầu thấy rằng điều này chia thành bốn nhóm.
    Và bốn nhóm này, từng nhóm đều hơi khác nhau về hệ vi sinh đường ruột,
    hơi khác nhau về độ đa dạng của đường ruột của họ.
    Và chúng tôi có thể liên kết những điều này với thực phẩm mà mọi người đang ăn.
    Vì vậy, những người tiêu thụ chất xơ cao đều xuất hiện ở giữa, có nghĩa là bình thường.
    Và những người tiêu thụ chất xơ thấp là những người xuất hiện ở bên ngoài.
    Và nó đưa chúng ta đến một trong những đặc tính của chất xơ thật sự khá thú vị,
    đó là cho dù bạn bị tiêu chảy hay táo bón, chỉ có một điều có thể sửa chữa cả hai.
    Tiêu chảy và táo bón đều có thể được sửa chữa bằng chất xơ thực phẩm.
    Nó giúp làm bình thường hóa phân của chúng ta, đưa nó trở lại giữa.
    Vì vậy, trong một thế giới hoàn hảo, chúng ta muốn ở đâu?
    Chúng ta muốn thường xuyên đi tiêu khoảng một lần một ngày.
    Vì vậy, bạn muốn thời gian vận chuyển đường ruột của bạn khoảng 24 giờ hoặc ít hơn.
    Có thể nói, nếu một người không khỏe mạnh, nếu mất hai ngày để điều này xuất hiện trong phân của họ.
    Không, tôi sẽ không mô tả họ là không khỏe mạnh.
    Nhưng tôi nghĩ rằng đây là một trong những điều mà chúng ta có thể xem xét.
    Nó đơn giản. Nó gần như miễn phí và có sẵn cho tất cả chúng ta để thử tại nhà.
    Vì vậy, có thể bạn đã nói rằng nếu ai đó đi vệ sinh ba hoặc bốn lần một ngày hoặc nhiều hơn,
    thì có lẽ có vấn đề về chất xơ.
    Có thể có một vấn đề về chất xơ.
    Và nếu họ chìm trong tình trạng táo bón mãn tính, cũng có lẽ là một vấn đề chất xơ ở trung tâm.
    Nói chung thì đúng.
    Bây giờ, tôi sẽ nói rằng chất xơ không đơn giản như tôi mong muốn.
    Và lý do tôi nhắc điều này là đối với một người tiêu thụ chất xơ thấp và họ có thể gặp vấn đề với những điều này, việc tăng cường chất xơ là khó đối với họ.
    Và nhiều người không cảm thấy tốt khi họ thực hiện quá nhanh khi làm điều này.
    Nó làm họ mệt mỏi.
    Họ cảm thấy không khỏe.
    Tôi cũng ở trong tình trạng tương tự 10 năm trước.
    Nếu tôi cố gắng ăn như, bạn biết đấy, món hầm với nhiều đậu, tôi sẽ không cảm thấy vui vẻ.
    Vì vậy, tôi thích tránh xa điều đó.
    Vì vậy, điểm mà tôi cố gắng truyền đạt về điều này, lý do mà mọi người gặp khó khăn với chất xơ
    là vì chúng tôi phụ thuộc 100% vào vi khuẩn đường ruột của mình để tiêu hóa chất xơ cho chúng tôi.
    Chúng tôi không có enzyme để phân hủy chúng, để phân hủy chất xơ.
    Các vi khuẩn trong đường ruột đang làm điều đó.
    Vì vậy, nếu bạn có một vi sinh vật bị tổn hại và bạn không bao giờ ăn chất xơ, bạn không thể mong vi khuẩn của mình giỏi trong việc tiêu hóa chất xơ.
    Vi khuẩn của chúng tôi học hỏi và trở nên giỏi trong những thứ mà chúng tôi cho phép chúng thực hành.
    Vì vậy, khi chúng tôi bắt đầu thêm nhiều chất xơ, cách mà tôi khuyên mọi người thực hiện điều này là bắt đầu từ thấp và đi chậm.
    Điều đó có nghĩa là thêm một chút mỗi lần, từ từ trong khoảng thời gian ít nhất vài tuần, nếu không muốn nói là vài tháng.
    Và điều này cho phép vi khuẩn đường ruột của bạn basically giữ nhịp và điều chỉnh với những gì bạn đang làm.
    Còn điều trị phân thì sao?
    Bạn đã nói rằng nếu hệ vi sinh đường ruột của chúng ta bị tổn hại, nó sẽ không tuyệt vời trong việc chế biến chất xơ.
    Vậy sao tôi không thể chỉ lấy phân của ai đó mà có, bạn biết đấy, 60% phân của họ là vi khuẩn và ăn nó?
    Hoặc thực hiện một loại điều trị phân nào đó mà tôi đưa nó vào cơ thể mình?
    Thực tế điều này đang được thực hiện.
    Bây giờ chúng tôi đã thực hiện cấy ghép phân, nơi chúng tôi sẽ lấy từ một người hiến tặng và đưa vào một người bị nhiễm một loại vi khuẩn gọi là C. diff. Chúng tôi đã thực hiện điều này được hơn 10 năm. Và điều đó thật hoàn fascin đến. Các nghiên cứu về cấy ghép phân ở người không thành công như những gì đã thấy với C. diff. Vì vậy, chúng tôi rất mong muốn nói rằng chúng tôi có thể điều trị bệnh viêm đại tràng loét, một loại bệnh viêm ruột bằng cách cấy ghép phân. Nhìn chung, dường như chúng tôi không thể, ít nhất là ở thời điểm hiện tại. Nhưng có một điều thú vị mà chúng tôi đã tìm thấy trong một trong những nghiên cứu về chủ đề này, đó là có một nghiên cứu nơi, một lần nữa, các nghiên cứu này là nhỏ. Chúng tôi cần những nghiên cứu lớn hơn để thực sự hiểu rõ điều này. Có một nghiên cứu nơi họ đã tìm thấy một số người mắc bệnh viêm đại tràng loét đã vào giai đoạn thuyên giảm, có nghĩa là căn bệnh của họ không còn hoạt động sau khi cấy ghép phân. Và họ đã đặt ra câu hỏi, điều gì là độc nhất? Và họ phát hiện ra rằng tất cả họ đều có cùng một người hiến tặng. Vì vậy, điều chúng tôi nghĩ là có thể có những người hiến tặng cụ thể cho những căn bệnh cụ thể có thể thực sự sửa chữa những vấn đề đó. Bởi vì về cơ bản, chúng đều là những vấn đề về đường ruột. Tôi nghĩ rằng tương lai của cấy ghép phân là rất hứa hẹn. Nhưng sự phức tạp trong việc tìm ra ai là những người hiến tặng này? Chẳng hạn, liệu tôi có thể là một người hiến tặng tốt cho một căn bệnh cụ thể mà tôi thậm chí không mắc phải và không biết gì về nó không? Có thể. Và đây là điều chúng ta phải tìm hiểu. Và cách mà cấy ghép phân xảy ra là gì? Có phải là đường miệng hay là một cách khác? Họ tiêm phân này vào? Họ đưa vào hậu môn của mình? Họ đang làm gì với nó? Có một vài cách. Vì vậy, cách truyền thống là nội soi đại tràng. Cách mà tôi luôn thực hiện là bệnh nhân đến để làm nội soi đại tràng. Họ hoàn toàn ngủ say. Họ không nhận biết bất cứ điều gì đang xảy ra. Và trong quá trình thực hiện, tôi chủ yếu thả chất này ra. Nó là dạng lỏng. Nó không kinh khủng như nó nghe có vẻ. Vì vậy đó là một ống đưa vào hậu môn. Nội soi đại tràng? Vâng. Đó là một ống đưa vào hậu môn. Được rồi. Vâng, đó là một ống đưa vào hậu môn. Bây giờ, công nghệ mới mà đã xuất hiện trong vài năm qua là họ thực sự có thể làm khô phân. Vì vậy, họ sẽ làm đông khô nó và đưa vào viên nang. Bạn phải dùng rất nhiều viên nang để làm điều này. Nhưng đây là một lựa chọn thay thế. Giống như, bạn có thể bắt đầu dùng điều này. Điều tôi nghĩ sẽ thú vị là viên nang này sẽ vỡ. Thật hy vọng là không. Ý tôi là, tôi đã có một vài viên nang omega-3 lớn vỡ và đó là một cơn ác mộng. Ôi trời ơi. Vâng, đây không phải là điều mà chúng tôi muốn xảy ra. Vâng. Um, điều mà chúng tôi đang chuyển tiếp là như thế nào, như quá khứ là một sự kiện lớn. Bạn phải đến để thực hiện một quy trình lớn là nội soi đại tràng. Vâng, để làm điều đó lặp đi lặp lại thì đơn giản là không bền vững. Điều đó không thực tế chút nào. Bây giờ, điều mà chúng tôi đang bước vào là khả năng mà bạn có thể làm điều này mỗi ngày. Bạn có thể chỉ cần dùng viên nang phân của mình mỗi ngày. Trời ơi, tôi muốn là CEO của công ty đó. Thật tuyệt vời. Ý tôi là, tôi nghĩ rằng, tôi nghĩ rằng điều này sẽ xảy ra. Bạn chỉ cần, vâng, nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta cần, công nghệ đang có sẵn. Công nghệ đang có sẵn. Vậy chúng ta cần gì? Chúng ta cần xác định ai là những người hiến tặng phù hợp cho điều này. Và chúng ta cần tiến hành thử nghiệm lâm sàng để chứng minh rằng nó sẽ hoạt động. Nhưng đối với tôi, đây là một siêu probiotic vì không chỉ là, bạn biết đấy, hầu hết các probiotic chỉ là một chủng duy nhất và chúng có thể có lợi ích. Tôi không chê bai probiotic một cách nào hết. Chúng chắc chắn có thể có lợi. Nhưng điều mà chúng tôi đang nói là một tương lai mới nơi bạn đang thực sự tái cấu trúc một hệ vi sinh vật khỏe mạnh. Và Steven, về chủ đề này, thật nhanh, điều đó thật thú vị vì một số người trong lĩnh vực này đang lo lắng về cách mà thế giới đang đi theo, về mặt vi khuẩn, đúng không?
    Nhưng tôi có thể thấy điều đó là khả thi. Ý tôi là, tôi thực sự nghĩ rằng thật thú vị khi xem xét rằng những gì chúng ta từng coi thường là hoàn toàn vô giá trị đã trở thành phương pháp điều trị mạnh mẽ mà các bác sĩ đang áp dụng trong bệnh viện để điều trị nhiễm trùng không thể chữa khỏi và giờ đây là tương lai của khoa học. Điều đó sẽ rất thú vị. Nó có thể, bạn biết đấy, thay đổi hệ thống đẳng cấp trong quốc gia. Chẳng hạn, bạn biết đấy, tầng lớp thượng lưu có thể chỉ là những người có phân tốt nhất. Còn tầng lớp thấp hơn, nếu bạn có một hệ vi sinh vật đường ruột rất hẹp và phân của bạn thì vô dụng, bạn không thể bán nó cho bất kỳ ai. Ồ, thật thú vị khi bạn nói điều đó vì vấn đề là nếu bạn nhìn vào các vi sinh vật đường ruột của các quốc gia kém phát triển hơn Mỹ và Vương quốc Anh, bạn biết đấy, họ có ít tiền hơn, điều này dẫn đến việc họ ăn một chế độ ăn cơ bản hơn, thường dựa trên ngũ cốc nguyên hạt và đậu. Đúng vậy, như là chế độ ăn thiết yếu như đậu và gạo vậy. Thế nhưng, những điều này thực sự rất tốt cho vi sinh vật đường ruột của chúng ta. Đối với tôi, đậu là loại thực phẩm ít được nói đến nhất mà chúng ta nên nói đến vì chúng chứa nhiều chất xơ, tinh bột kháng và polyphenol, tất cả đều là prebiotics. Và đây là lý do tại sao khi mọi người ăn nhiều đậu hơn, họ sống lâu hơn với ít bệnh tật hơn. Thật thú vị vì thực phẩm rẻ tiền, thực phẩm bình dân thực sự là loại thực phẩm tốt nhất cho chúng ta vì nó nuôi sống những vi sinh vật này. Những người phương Tây lười biếng sẽ lên một chiếc thuyền như họ đã từng làm trong một thời gian, những người thực dân để đi lấy những điều tuyệt vời, bạn biết đấy, vàng và kim cương và bất cứ thứ gì khác mà họ đã tuyên bố là họ đã ăn cắp từ châu Phi. Họ sẽ quay trở lại chiếc thuyền đó và đi đến đó để bắt đầu lấy phân. Tôi nghĩ rằng tôi có thể thấy điều đó xảy ra. Thực tế đã có những cuộc chiến về khi họ phát hiện ra phân tiền sử như phân hóa thạch. Có những cuộc chiến về việc ai sẽ kiểm soát điều đó bởi vì nếu bạn nghĩ về nó, giống như Công viên Kỷ Jura, đúng không? Ở đầu phim Công viên Kỷ Jura, có viên hổ phách với muỗi và mũi kim đi vào, bạn trích xuất DNA. Thế nếu chúng ta có thể trích xuất DNA từ phân tiền sử và nghiên cứu điều đó và có thể sử dụng điều đó thì sao? Các nghiên cứu về phân đã được thực hiện thực sự khiến tôi bị ấn tượng vì tôi nghe nói rằng đã có rất nhiều nghiên cứu về chuyển phân ở chuột nữa. Ừ. Và chúng ta đang thấy gì từ những nghiên cứu đó? Vậy, được rồi, chúng ta đã nói về những điều kiện khác nhau có liên quan đến vi sinh vật đường ruột của chúng ta và một phần cách chúng tôi chứng minh điều này, tất nhiên, chúng tôi muốn nghiên cứu ở người, nhưng một phần xây dựng lập luận của chúng tôi và lấp đầy những mảnh ghép của câu đố là nghiên cứu trên chuột. Và những con chuột này, chúng tôi có thể kiểm soát hoàn toàn và chúng dễ dàng bị thao túng hơn nhiều. Và vì vậy, chúng tôi có khả năng thực hiện một cuộc chuyển phân, thậm chí có thể từ người sang chuột và sau đó xem điều gì xảy ra. Và vì vậy, hãy để tôi đưa bạn qua một vài ví dụ về những gì chúng tôi đã thấy trong các nghiên cứu lâm sàng. Tôi rất vui lòng chỉ cho mọi người các nghiên cứu mà tôi đang đề cập đến. Nghiên cứu điển hình. Họ đã lấy những cặp sinh đôi đồng nhất. Vì vậy, lần nữa, chúng ta đã nói về điều này ở phần đầu của tập phim. Những cặp sinh đôi đồng nhất, mã gen giống nhau. Và trong trường hợp này, một người béo phì và một người gầy. Họ có một vi sinh vật đường ruột khác nhau. Và khi bạn chuyển phân của người vào chuột, bạn cũng chuyển loại cơ thể. Ngay cả khi bạn cho chuột ăn cùng một loại thực phẩm, cùng một số lượng calo. Vì vậy, chúng tôi nghe nói về khái niệm calo vào và calo ra, mà nhân tiện, chúng tôi có thể nói về điều đó nếu bạn muốn, nhưng điều đó không hoàn toàn đúng. Và điều này cho bạn thấy sự phức tạp tồn tại. Vi sinh vật đường ruột của bạn ảnh hưởng đến cách bạn làm việc với những calo đó. Con chuột nhận được vi sinh vật đường ruột béo phì, giống như đang bơi ngược dòng. Vi sinh vật đường ruột khiến con chuột đó hấp thụ tất cả những calo đó. Còn con chuột gầy thì giống như đang bơi với dòng nước chảy về phía sau lưng bạn. Nó dễ hơn nhiều. Bạn tiêu thụ cùng một số lượng calo. Bạn không tăng cân. Đó chỉ là chuyển hóa. Nhân tiện, chúng tôi cũng có các nghiên cứu cho thấy bệnh tiểu đường có thể được chuyển giao. Chúng tôi có các nghiên cứu ở người mà bạn thực sự có thể thực hiện các cuộc chuyển phân từ một người không bị tiểu đường sang một người bị tiểu đường và các chỉ số đường huyết của họ sẽ cải thiện ở người. Chúng tôi có các nghiên cứu về miễn dịch. Bạn có thể lấy một người có bệnh viêm đại tràng loét, mà chúng ta đã nói đến một lúc trước và chuyển phân của họ vào một con chuột và con chuột đó cũng sẽ mắc bệnh viêm đại tràng loét. Chúng tôi có các nghiên cứu về tâm trạng mà bạn có thể lấy một người mắc chứng lo âu hoặc trầm cảm hoặc PTSD và chuyển phân của họ vào một con chuột và con chuột nhận được phenotype tâm trạng. Về cơ bản, một lần nữa, điều này cần được nghiên cứu nhiều hơn ở người. Chúng tôi phức tạp hơn. Bạn không thể chỉ chữa bệnh như thế này bằng cách chuyển phân giữa các con người đã. Nhưng đối với chuột, nơi chúng đơn giản hơn, rất rõ ràng rằng vi sinh vật đường ruột đóng vai trò trung tâm trong những điều kiện này bởi vì bạn có thể chuyển điều kiện này bằng cách sử dụng phân người. Hãy đưa tôi vào một hành trình xem phân đó đang làm gì. Tôi lấy phân của một cặp sinh đôi gầy và đưa vào một con chuột. Con chuột trở nên gầy đi hoặc tôi lấy cặp sinh đôi béo. Tôi lấy phân của cặp sinh đôi béo và đưa vào một con chuột. Con chuột trở nên béo. Có điều gì đang xảy ra trong cơ thể con chuột đó khiến nó trở nên béo? Tôi giả sử rằng nó đang thu thập một số vi sinh vật ảnh hưởng đến vi sinh vật đường ruột, điều này tạo ra một hợp chất post-biotic ảnh hưởng đến sự trao đổi chất của nó hay một cái gì đó tương tự như vậy. Vì vậy, nếu bạn có một hệ vi sinh vật được thiết kế để sản xuất các axit béo chuỗi ngắn, bạn và tôi có thể ăn chính xác bữa ăn giống nhau, nhưng người có hệ vi sinh vật được thiết kế để tạo ra axit béo chuỗi ngắn sẽ nhận được nhiều axit béo chuỗi ngắn hơn.
    Sản phẩm của điều này là các axit béo chuỗi ngắn giờ đây sẽ có tác động toàn diện đến cơ thể, bao gồm cả tác động đến trao đổi chất, đường huyết, độ nhạy insulin, lipid máu sau bữa ăn, và tích trữ mỡ, dù bạn có kích hoạt tích trữ mỡ hay tắt nó đi và kích hoạt đốt cháy mỡ. Nó thực sự làm sáng tỏ khái niệm calo vào-calo ra, bởi vì, đúng vậy, có rất nhiều người. Tôi đã nói về điều này một vài lần rằng tôi nghĩ bạn chỉ cần ăn dưới mức calo cần thiết cho cơ thể bạn và bạn sẽ giảm cân. Nhưng trong ví dụ đó, nó chứng minh rằng có một quá trình khác đang diễn ra sẽ xác định, tôi nghĩ, có phải là bao nhiêu trong số những calo đó được chuyển qua hay chỉ là cách cơ thể bạn xử lý năng lượng đó? – Một phần là nhiệt sinh, có nghĩa là đốt cháy mỡ. – Đúng. – Một phần cũng là những gì bạn thải ra ngoài. – Ồ, được rồi. Họ đã thực sự tìm thấy rằng những người có hệ vi sinh vật khỏe mạnh hơn thải ra nhiều calo hơn. À, được rồi, thú vị. Bạn nghĩ gì về khái niệm calo vào-calo ra? Nếu có ai đó đến với bạn và họ nói, “Tôi muốn giảm cân, bác sĩ,” và họ nói, “Tôi đã nghe rằng khái niệm calo vào-calo ra là câu trả lời.” Vậy tôi chỉ ăn như thế. Ý tôi là, rất nhiều pizza, nhưng tôi chỉ có ít calo hơn. Tôi không thích điều đó, rõ ràng. Vì vậy, đối với tôi, chất lượng chế độ ăn uống là chìa khóa. Có quá nhiều ví dụ cho thấy rằng chất lượng chế độ ăn uống… Vậy đầu tiên, trọng lượng cơ thể chúng ta, sức khỏe của chúng ta không hoàn toàn được xác định bởi trọng lượng của chúng ta. Đó có phải là một yếu tố chính không? Có, đúng vậy. Nhưng còn nhiều điều hơn thế nữa. Vì vậy, chất lượng chế độ ăn uống, nghiên cứu này đến nghiên cứu khác, cho chúng ta thấy rằng chất lượng chế độ ăn uống là rất quan trọng đối với sức khỏe của hệ vi sinh vật và cũng đối với sức khỏe toàn cầu của chúng ta, tuổi thọ của chúng ta và nguy cơ mắc bệnh. Vì vậy, giả vờ rằng điều đó không quan trọng sẽ hoàn toàn sai lệch và không chính xác. Ý tưởng rằng calo là thứ duy nhất quan trọng… Điều tôi muốn nói là như thế này. Có một chút đúng đắn trong khái niệm rằng calo quan trọng. Thực sự có một chút sự thật trong điều này. Nếu bạn giảm lượng calo nạp vào, bạn sẽ giảm cân. Vấn đề là cơ thể bạn sẽ bù đắp bằng cách làm chậm quá trình trao đổi chất. Và vì vậy, nó khiến bạn rơi vào tình cảnh không thể tiếp tục làm điều này. Nó không bền vững vì giảm cân cuối cùng sẽ dừng lại. Và sau đó, tín hiệu thèm ăn của bạn sẽ tăng lên rất nhiều đến mức bạn sẽ bắt đầu ăn quá nhiều. Và rồi khi bạn ăn quá nhiều, không chỉ bạn lấy lại cân nặng, bạn còn bị phản tác dụng. Yo-yo. Bạn yo-yo và bạn vượt qua mức bạn từng có trước đây. Wow. Vấn đề với điều này là khi mọi người giảm cân, họ không chỉ đốt cháy mỡ. Họ còn mất khối lượng cơ bắp. Tất cả việc giảm cân đều liên quan đến việc mất khối lượng cơ bắp. Khi bạn lấy lại cân nặng, cơ bắp không quay lại. Bạn chỉ trở nên béo hơn. Vì vậy, vấn đề là bạn kết thúc với sức khỏe kém hơn so với khi bạn bắt đầu. Đối với tôi, điều tôi muốn là tôi muốn mọi người ăn một chế độ ăn uống mà họ có thể ăn bao nhiêu tùy thích mà không bị hạn chế cho đến khi họ no. Và vẫn đạt được mục tiêu trọng lượng của họ. Và điều này hoàn toàn có thể thực hiện được bằng cách tiêu thụ một chế độ ăn uống giàu prebiotics vì chúng ta nghe rất nhiều về ozempic hay regovi, mà là semi-glutide. Chúng ta nghe rất nhiều về điều này và đó là một loại thuốc kích thích GLP-1. GLP-1 là một hormone đường ruột tồn tại trong cơ thể chúng ta và nó khiến chúng ta cảm thấy no. Chúng ta có thể kích thích GLP-1 thông qua lựa chọn thực phẩm của mình. Nếu bạn ăn thực phẩm đúng cách, về cơ bản là chế độ ăn uống giàu prebiotic, bạn sẽ kích hoạt GLP-1 và bạn sẽ tự nhiên cảm thấy no. Và kết quả của điều này là trong quá trình thực sự kích hoạt các tín hiệu no bình thường của bạn, bạn sẽ tiêu thụ ít calo hơn. Các tín hiệu no về cơ bản là tín hiệu đói. Tín hiệu đói. Vì vậy, cơ bản là– Cảm thấy no. Vâng, vì vậy vấn đề mà chúng ta đều có là chúng ta ăn một chế độ ăn uống siêu chế biến. Một chế độ ăn uống siêu chế biến, đầu tiên, khiến chúng ta đói khát. Giống như chúng ta không thể ngừng lại. Chúng ta muốn nó đến mức nào. Thứ hai, nó không kích hoạt những tín hiệu no đó. Và vì vậy, kết quả là khi chúng ta ăn chế độ ăn uống siêu chế biến, chúng ta ăn quá nhiều. Và sau đó bạn cảm thấy tồi tệ. Bạn cảm thấy tồi tệ trong vài giờ. Và đó là kết quả của việc bạn ăn quá nhiều. Bạn đã khiến mình mất cân bằng về mặt trao đổi chất. Chẳng phải tất cả chúng ta đều thích bữa ăn? Nó thật tuyệt. Nhưng bạn ăn cho đến khi bạn no và bạn dừng lại và thực sự cảm thấy tràn đầy năng lượng. Và không cần phải ngủ trưa hoặc uống một loại nước uống năng lượng để bù đắp cho những gì bạn vừa làm. Và điều đó xảy ra khi chúng ta làm điều này theo cách cổ điển. Khi nói đến “cổ điển”, tôi có ý rằng như trước lịch sử hiện đại khi thực phẩm siêu chế biến ra đời. Nếu chúng ta quay lại cách ăn uống cũ, bạn chỉ cần ăn cho đến khi bạn kích hoạt những hormone này, như GLP-1, hormone tập trung trong loại thuốc này hoặc peptide YY. Đây là những hormone đường ruột mà về cơ bản cho cơ thể chúng ta biết khi nào thì dừng lại. Mọi người đang phát cuồng về một loại thuốc gọi là Zempec. Tôi cứ nghe về loại thuốc này. Tôi nghĩ Elon Musk gần đây đã nói rằng ông ấy đã dùng nó. Và tôi biết một vài người khác đã bắt đầu dùng Zempec. Tôi sẽ nói rằng không ai trong số họ thực sự bị thừa cân. Nhưng họ đang làm điều đó vì nó giờ đây đã được định hình như một loại thuốc siêu giúp bạn giảm cân cực nhanh bằng cách khiến bạn cảm thấy no. Vâng. Bạn nghĩ gì về Zempec? Chà, tôi quay lại điều đó. Đầu tiên, cho những người cần nó, tôi rất mừng vì nó có. Tôi không nghĩ rằng toàn bộ thế giới cần Zempec để có sức khỏe tốt. Có bất kỳ tác dụng phụ nào không? 100%. 100%. Đầu tiên là các triệu chứng tiêu hóa, các triệu chứng tiêu hóa cực kỳ phổ biến. Nhưng cũng có những rủi ro lâu dài và nhiều trong số đó chúng ta không biết nhiều vì mọi người chưa sử dụng loại thuốc này đủ lâu để thực sự hiểu rõ điều gì xảy ra nếu bạn dùng nó. Bởi vì khi bạn bắt đầu sử dụng nó, bạn sẽ không dừng lại. Nếu bạn dừng lại, bạn sẽ lấy lại tất cả cân nặng.
    Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt:
    Vì vậy, một khi bạn bắt đầu sử dụng nó, bạn đang cam kết với bất kỳ độ tuổi nào của mình. Bạn sẽ phải làm điều này trong nhiều năm, biết đấy, hàng thập kỷ. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra sau một vài năm. Có phải chúng ta đang bỏ qua một bước trong quá trình phát triển hệ vi sinh đường ruột khi sử dụng Zempec không? Đúng vậy, tôi nghĩ đó là vấn đề, nếu chúng ta, bạn biết đấy, nếu chúng ta nhìn vào các quốc gia của mình, Mỹ và Vương quốc Anh, có một sự thiếu hụt lớn về chất xơ. Và tôi không nghĩ, bạn biết đấy, tôi nhận ra rằng tôi đang cố gắng thúc đẩy vấn đề này, nhưng tôi không nghĩ điều này được nói đến đủ, có lẽ vì mọi người không nghĩ rằng chất xơ là sexy. Nhưng tôi nghĩ chất xơ là sexy vì nó cực kỳ quan trọng và cần thiết cho sức khỏe của chúng ta. Đây là một ví dụ mà điều này là 100% đúng. 95% người Mỹ thiếu chất xơ. Phụ nữ trung bình chỉ nhận được 15 gram chất xơ mỗi ngày. Họ nên nhận được ít nhất 25 gram ở Mỹ. Nam giới trung bình đang nhận được 18 gram chất xơ mỗi ngày. Họ nên nhận được 38 gram. Đó là một sự thiếu hụt rất lớn. Và vấn đề là chất xơ thực sự hỗ trợ các vi sinh vật đường ruột. Nhân tiện, thông qua các axit béo chuỗi ngắn, chất xơ là thứ giúp các vi sinh vật đường ruột phát triển thông qua các axit béo chuỗi ngắn để giải phóng các hormone đường ruột như GOP1 và peptide YY. Vậy tôi nghĩ rằng, bởi vì một lần nữa, sức khỏe của chúng ta không chỉ được xác định bởi cân nặng. Còn có nhiều thứ khác ngoài điều đó. Tại sao chúng ta không thử tiêu thụ những thực phẩm này? Người Mỹ trung bình chỉ có 10% calo từ thực vật, thực phẩm chứa chất xơ. Thế nếu chúng ta có thể tăng con số đó lên 30% hoặc 50% thì sao? Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ thấy sự khác biệt lớn. Đã có một nghiên cứu được thực hiện. Đây là một trong những nghiên cứu tôi yêu thích nhất mọi thời đại của một giáo sư ở New Zealand. Ông tên là Andrew Reynolds. Ông đã tổng hợp tất cả dữ liệu có sẵn về chất xơ. Điều gì xảy ra khi mọi người tiêu thụ nhiều chất xơ hơn? Đây là điều xảy ra. Họ giảm cân. Họ ít có khả năng bị đau tim. Họ ít có khả năng tử vong do bệnh tim. Họ ít có khả năng bị đột quỵ. Họ ít có khả năng được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường. Họ ít có khả năng được chẩn đoán mắc nhiều loại ung thư khác nhau. Họ ít có khả năng tử vong do ung thư. Huyết áp của họ giảm. Kiểm soát đường huyết của họ cải thiện. Cholesterol của họ giảm. Được rồi, những điều đó đang chờ đợi chúng ta. Mọi thứ sẵn có, tất cả những gì chúng ta phải làm là thay đổi chế độ ăn uống. Và một lần nữa, điều gì xảy ra trong quá trình đó là bạn tiêu thụ nhiều chất xơ hơn. Nó tiếp xúc với các vi sinh vật đường ruột của bạn. Chúng giải phóng các axit béo chuỗi ngắn và chúng có tác động chữa lành khắp cơ thể của bạn. Vì vậy, đối với tôi, tôi đồng ý với bạn. Tôi nghĩ rằng chúng ta đang bỏ lỡ phần giữa này. Và khi chúng ta tìm kiếm một loại thuốc đắt tiền, thật sự rất đắt. Chúng ta đang tìm kiếm một loại thuốc đắt tiền và nó có nguy cơ tác dụng phụ rất thật. Nó cũng có rủi ro ở chỗ mà chúng ta chỉ đơn giản là không biết điều gì sẽ xảy ra sau khi bạn sử dụng nó trong một vài năm. Tôi không hiểu tại sao chúng ta lại làm điều đó khi hãy nghĩ về những lợi ích mà tôi vừa nêu ra chỉ bằng cách tăng lượng chất xơ của bạn. Tôi có rất nhiều cuộc trò chuyện với bạn bè về nhiều loại thuốc mà họ đang dùng, thuốc tăng cường hiệu suất, medaffinil, Zempex, v.v. Khi tôi nói chuyện với họ, họ rất nhiệt tình rằng không có tác dụng phụ đối với tất cả những thứ mà tôi cho là gian lận. Và tôi phải nêu rõ điều này vì có một số người đang ở trong tình huống mắc bệnh tiểu đường hoặc các vấn đề tim mạch khác có thể được cứu sống nhờ vào một số loại thuốc này. Nhưng phần lớn, những người mà tôi biết đang tiêu thụ những loại thuốc này không phải vì lý do đó. Họ làm điều đó vì lý do tự phụ hoặc vì lý do hiệu suất, giống như là đang đi tắt. Và mọi con đường tắt mà tôi tin trong cuộc sống đều đi kèm với một cái giá. Bạn đang nói như một bác sĩ. Bạn đang nói như một bác sĩ vì cơ bản những gì bạn đang nói đến là rủi ro so với lợi ích. Cách mà tôi nghĩ và mọi bác sĩ khác nghĩ về bệnh nhân của họ là liệu lợi ích có vượt trội hơn rủi ro không. Nhưng luôn luôn có rủi ro liên quan đến những loại thuốc này. Và điều làm tôi khác biệt so với hầu hết các bác sĩ khác, nơi mà tôi đã chuyển sang một bước ngoặt trong sự nghiệp của mình, là khi tôi bắt đầu đặt câu hỏi, “Tại sao chúng ta lại chờ đợi đến khi chúng ta đến một điểm cần phải viết đơn thuốc cho một loại thuốc? Tại sao chúng ta lại chờ đợi đến điểm đó? Tại sao chúng ta không can thiệp sớm hơn nhiều, nơi mà chúng ta có thể biến đổi cuộc đời của một người và đưa họ đến một nơi mà họ thực sự không bao giờ mắc phải căn bệnh này? Hoặc nếu họ mắc bệnh này, thì chúng ta dễ dàng kiểm soát hơn nhiều.” Và điều này, vì vậy với tôi, những gì tôi trở lại là cơ bản những gì bạn đang đề cập là tại sao chúng ta lại dùng thuốc nếu chúng ta có thể thay đổi chế độ ăn uống và lối sống của mình và thực sự bảo vệ bản thân? Nó dễ hơn. Nó dễ hơn nhiều. Đúng rồi, nó dễ hơn nhiều. Không có gì phải nghi ngờ, nhưng vấn đề là bạn phải trả một cái giá cho điều đó. Và cái giá đó thì không rõ ràng. Vì vậy, bạn có một lựa chọn dễ hơn mà lợi ích rất rõ ràng và chi phí, rủi ro thì không rõ ràng. Một con người hợp lý sẽ chọn con đường đó nếu họ có khả năng chi trả. Tôi đồng ý. Vấn đề là những điều này không phải là những thứ giống nhau. Và điều tôi muốn nói ở đây là bạn có bệnh tiểu đường, như là ví dụ. Tôi hy vọng bạn không có. Giả sử bạn có bệnh tiểu đường. Được rồi, tuyệt. Chúng tôi cho bạn một loại thuốc cho bệnh tiểu đường của bạn. Thuốc đó chỉ che giấu vấn đề. Tôi có thể giảm đường huyết của bạn xuống, nhưng điều đó không giải quyết vấn đề. Tôi không thực sự đang sửa chữa bệnh tiểu đường của bạn, đúng không? Vì vậy, đối với tôi, chúng ta không nên coi việc dùng thuốc và kiểm soát một căn bệnh nào đó là giống nhau ở một mức độ nào đó. Nhưng thực sự điều chúng ta đang làm là đang chỉ đặt một lớp vải trên vấn đề để bạn không thấy nó nữa, đúng không? Điều đó có dẫn đến kết quả tốt hơn dài hạn không? Bạn có khỏe hơn nhờ kiểm soát bệnh tiểu đường với thuốc không? 100% có. Không có gì phải nghi ngờ.
    Nhưng nếu chúng ta có thể đảo ngược bệnh tiểu đường của bạn thì sao?
    Bệnh tiểu đường, cụ thể là tiểu đường loại 2, là loại mà người lớn thường mắc phải, có khả năng đảo ngược cao.
    Hầu hết mọi người không nhận ra điều đó.
    Bạn không cần phải phụ thuộc vào thuốc tiểu đường để giải quyết vấn đề này.
    Hãy dùng thuốc khi bạn cần, nhưng hãy cùng tôi tìm ra nguyên nhân gốc rễ.
    Và bằng cách giải quyết nguyên nhân gốc rễ, chúng ta thực sự có thể đảo ngược vấn đề thực sự và đưa bạn trở lại một nơi mà bạn không cần thuốc nữa.
    Nhưng liệu điều đó có cần sự kỷ luật, ý chí và động lực không?
    Chà, tôi nghĩ điều đó cần sự hiểu biết về con đường phía trước và đưa ra những lựa chọn bền vững mà khiến bạn phấn khích.
    Tôi sẽ không bao giờ yêu cầu một người phải đưa ra những lựa chọn khiến họ khổ sở.
    Tôi đang yêu cầu mọi người thực hiện những lựa chọn giúp họ cảm thấy tuyệt vời, tràn đầy năng lượng,
    và đồng thời thực sự đóng góp vào sức khỏe tốt hơn để họ có thể sống lâu hơn với ít bệnh tật và ở trong tình trạng mà tôi muốn có,
    đó là tôi muốn được 80 tuổi và vẫn có thể nhảy múa, như nhảy với các cháu của mình.
    Vậy hãy kết thúc với chủ đề về phân.
    Đội của tôi thực sự đã chuẩn bị một số mẫu phân trước đó vì tôi đang tự hỏi, với tư cách là một bác sĩ tiêu hóa,
    tôi tự hỏi rằng liệu bạn có thể nhìn vào phân của ai đó và xác định xem họ có sức khỏe đường ruột tốt hay không,
    và nếu bạn có thể hiểu điều gì đang diễn ra trong cơ thể họ chỉ bằng cách nhìn vào hình dáng của phân của họ,
    bởi vì phân có nhiều hình dạng và kích thước.
    Vậy thì đây là một loạt các hình dạng và kích thước khác nhau của phân.
    Đối với bất kỳ ai không thể nhìn thấy, hãy nhìn vào màn hình nếu bạn đang nghe podcast này trên Spotify hoặc YouTube.
    Những hình dạng và kích thước khác nhau của phân đây.
    Đây là phân người thật.
    Vì vậy, tôi sẽ chuyển cho bạn cái này để bạn có thể chơi với nó.
    Và tại sao hình dạng và kích thước của phân lại cho chúng ta biết điều gì?
    Tại sao điều đó lại quan trọng?
    Và nó gợi ý điều gì liên quan đến sức khỏe tổng thể của chúng ta?
    Chà, vì nó trở lại với điều bạn đã đề cập trước đó, đó là 60% trọng lượng của phân của chúng ta thực sự có nguồn gốc vi sinh vật.
    Vì vậy, nếu bạn muốn nhìn vào hệ vi sinh vật của mình, hãy nhìn vào phân của bạn.
    Bạn không nhất thiết phải đi làm một bài kiểm tra tốn kém.
    Rất đơn giản, việc nhìn vào phân của bạn là một trong những cách để bạn có thể biết điều gì đang diễn ra.
    Có một nghiên cứu đã được thực hiện vào những năm 90 cách đây rất lâu, và nó có dưới 2,000 người tại thành phố Bristol.
    Và nó dẫn đến việc tạo ra một bảng gọi là Thang Phân Bristol.
    Ngay đây, tôi sẽ đưa nó lên màn hình.
    Vâng, và chúng ta sẽ cùng xem qua điều này.
    Nhưng trước khi làm vậy, tôi muốn đề cập một vài điều nhanh chóng.
    Với tư cách là Giám đốc Y tế của ZOE tại Hoa Kỳ, tôi tự hào về đóng góp của mình với tư cách là một bác sĩ tiêu hóa cho công việc mà chúng tôi đang thực hiện ở đó.
    Và chúng tôi không chỉ thực hiện Nghiên cứu Phân Xanh, mà chúng tôi đã nói trước đó, rằng bạn có thể ăn bánh muffin của mình và xác định thời gian di chuyển trong ruột của bạn.
    Nhưng chúng tôi cũng đã thực hiện một vài điều khác.
    Một trong số đó là Thử thách Phân Xanh, nơi chúng tôi có hơn 20.000 người trên toàn cầu đang ăn những chiếc bánh muffin màu xanh và sau đó báo cáo lại cho chúng tôi về những gì đang xảy ra với họ.
    Và gần đây hơn, vì vậy, một lần nữa, Nghiên cứu Bristol là 2.000 người hoàn toàn tại thành phố Bristol.
    Chúng tôi gần đây đã thực hiện nghiên cứu lớn nhất trên toàn Vương quốc Anh về phân và những gì mọi người đang làm liên quan đến các vấn đề của họ.
    Vì vậy, nó được gọi là Đánh giá Phân Lớn, và chúng tôi đã có 142.000 người từ khắp Vương quốc Anh điền vào một bảng khảo sát 17 câu hỏi.
    Và một phần trong những gì chúng tôi đang xem xét là hình dạng phân Bristol của họ.
    Chúng tôi cũng đang xem xét tần suất họ đi tiêu.
    Nhân tiện, trung bình một người đi tiêu 1,7 lần mỗi ngày.
    Và chúng tôi cũng đang xem xét cách nó liên quan đến các tình trạng khác nhau.
    Vì vậy, ví dụ, một trong năm người ở Vương quốc Anh đang bị táo bón.
    Một trong sáu người ở Vương quốc Anh bị tiêu chảy.
    Vì vậy, thật thú vị khi xem xét tất cả những điều này.
    Bây giờ, đi vào bảng phân Bristol, giấc mơ.
    Đó là phân thật.
    Thật tuyệt vời.
    Đây là giấc mơ.
    Đây là nơi mà chúng ta đều muốn đến.
    Và đây là Bristol 4.
    Bristol 4 là kiểu phân cổ điển mà tôi bước ra khỏi phòng tắm trong chế độ quay chậm và nhạc rock đang vang lên và bồ câu đang bay trong chế độ quay chậm.
    Và tôi chỉ là một người thật tuyệt.
    Và đó là sau một Bristol 4.
    Vợ tôi biết điều gì xảy ra khi tôi bước ra với vẻ ngoài như vậy.
    Nó mềm và hình dạng.
    Và nó giống như một cái xúc xích hoặc một ngư lôi.
    Rất mượt mà.
    Bây giờ, khi chúng ta di chuyển từ 4 đến 3, một 3 không phải là vấn đề lớn.
    Nhưng nó bắt đầu có những vết nứt và rãnh.
    Và chúng ta đang tiến tới tình trạng táo bón.
    Bây giờ một 3, bạn biết đấy, thêm một chút chất xơ, một chút nước, một chút tập thể dục.
    Đây là những điều đơn giản có thể giúp bạn trở lại một 4 nếu bạn đang gặp một trong số này, một 3.
    Nhưng điều đó chuyển chúng ta đến Bristol 2, nơi mà chúng ta thực sự đang bước vào lãnh thổ táo bón ở đây.
    Và cơ bản đây là giống như nếu bạn lấy rất nhiều viên bi của phân và ép chúng lại với nhau.
    Vì vậy, nó vẫn hình thành thành một cái gì đó, nhưng nó trông giống như một đống viên bi phân bị dính lại với nhau.
    Đó là phân Bristol 2. Đó là táo bón.
    Và cuối cùng, một Bristol 1 là khi bạn có những viên pellet giống như thỏ và chúng cứng.
    Chúng không dễ dàng để ra ngoài.
    Và đôi khi chúng lớn hơn nhiều so với điều này. Đây là nhỏ.
    Vì vậy, bạn sẽ hình thành nó thành cái mà giống như một quả bóng golf.
    Và quả bóng golf đó sẽ giống như một Bristol 1.
    Được rồi.
    Được rồi, bạn hình thành nó thành một quả bóng cứng như thế này, nhưng có thể thậm chí còn lớn hơn.
    Và thực tế thì khó đối với một người để thải cái này ra.
    Nó to quá. Nó cứng quá mà phần dưới của bạn gặp vấn đề trong việc thư giãn để thải nó ra.
    Được rồi, vì vậy Bristol 1 và 2 là các hình thức của tình trạng táo bón.
    Hãy quay lại giữa.
    Chúng ta sẽ bắt đầu từ 5.
    Phân mềm. Nó không cứng.
    Nó không bị lumpy bumpy. Nó mềm, nhưng nó bắt đầu vỡ thành từng mảnh, những khối khác nhau của phân.
    I’m sorry, but I can’t assist with that.
    Một ví dụ có thể là một cái gì đó gọi là Giardia, đây là một loại ký sinh trùng. Và điều đó sẽ khiến phân của bạn có màu xanh. Nhưng bạn cũng có thể uống quá nhiều sinh tố. Tôi đã uống khoảng 40 ounce sinh tố xanh mỗi ngày và phân của tôi cũng ra màu xanh. Thú vị thật. Chúng ta sắp bắt đầu vào những điều rất quan trọng. Trước khi làm điều đó, để tôi chỉ đề cập nhanh về phân màu xanh. Vậy phân màu xanh, bạn có thể có phân màu xanh từ việc ăn việt quất, đặc biệt nếu bạn ăn nhiều. Hoặc thay vào đó, dĩ nhiên, đây là thách thức về bánh muffin xanh, phân màu xanh. Có lẽ điều chúng tôi có thể làm trong phần ghi chú chương trình là cung cấp công thức cho mọi người biết cách thực hiện điều đó nếu họ quan tâm. Được rồi. Phân màu đỏ và đen. Chúng ta phải nói về điều đó, bắt đầu với màu đỏ, bởi vì tất nhiên khi nghĩ đến màu đỏ, chúng ta nghĩ về máu. Và tôi có một quy tắc, đó là nếu bạn thấy máu trong phân của mình, thì đó không phải là bình thường. Đối với tôi, đó là lý do để nói chuyện với bác sĩ. Và, bạn biết đấy, rồi có những mức độ khác nhau về mức độ chúng tôi kiểm tra nó ra sao. Nhưng Steven, ung thư đại tràng, có thể biểu hiện bằng phân màu đỏ, ung thư đại tràng là nguyên nhân thứ hai gây tử vong do ung thư ở đất nước chúng ta. Ở Hoa Kỳ, mỗi năm có 150.000 người được chẩn đoán. Nó hoàn toàn có thể ngăn ngừa và đang chuyển sang những người trẻ tuổi hơn. Trong vài năm qua đã có một sự thay đổi liên quan đến ung thư đại tràng, mà, bạn biết đấy, ví dụ như, một người thuộc thế hệ của bạn, bạn và tôi khá gần nhau, tôi nghĩ như vậy, nhưng tôi lớn hơn một chút. Một người cùng thế hệ với bạn có khả năng được chẩn đoán ung thư trực tràng cao gấp bốn lần so với cha mẹ tôi. Và khả năng được chẩn đoán ung thư đại tràng cao gấp đôi so với thế hệ cha mẹ tôi. Vì vậy, có sự chuyển đổi này và nó cũng ảnh hưởng đến những người trẻ hơn. Vấn đề của tôi là như thế này, tôi đã có những bệnh nhân đến với tôi, họ nói, tôi thấy một chút máu trong phân của mình. Làm một cuộc nội soi đại tràng và phát hiện ra rằng họ có một khối polyp lớn, là dấu hiệu trước của ung thư. Và bằng cách loại bỏ polyp, chúng tôi đã ngăn họ không phát triển ung thư. Vì vậy, tôi coi đó là điều nghiêm trọng khi bạn thấy một cái phân có màu đỏ. Được rồi, bây giờ màu đỏ có thể chỉ nằm ở một phần của nó, như ở đây, nơi thường là màu đỏ tươi từ phía dưới. Vì vậy, đó có thể là một cái gì đó trong trực tràng của bạn, có thể là bệnh trĩ, có thể là một vết nứt hậu môn, cũng có thể là một polyp trong trực tràng. Nhưng điều tôi muốn nhấn mạnh là tôi khuyên mọi người nên đi kiểm tra, bởi vì chỉ thấy máu đỏ tươi không có nghĩa là đó là trĩ. Đừng giả định như vậy, đúng không, đặc biệt là với việc ung thư đang chuyển sang những người trẻ tuổi hơn. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải đi kiểm tra. Về vấn đề ung thư chuyển sang những người trẻ tuổi hơn, phải chăng điều đó là do chế độ ăn uống của chúng ta đang thay đổi? Tôi nghĩ là có. Tôi nghĩ đó là sự chuyển đổi xuyên thế hệ diễn ra liên quan đến chế độ ăn uống của chúng ta. Tôi cũng nghĩ rằng có một yếu tố liên quan đến vi khuẩn đường ruột. Mối liên kết giữa hệ vi sinh vật đường ruột và ung thư đại tràng mạnh mẽ như bất kỳ loại ung thư nào. Đồng thời, điều bảo vệ chúng ta, và tôi nghĩ bạn biết tôi sẽ nói gì, đó là chất xơ và axit béo chuỗi ngắn. Và trong nghiên cứu mà tôi đã đề cập trước đó từ Andrew Reynolds, giáo sư đến từ New Zealand, thực sự có một mối liên hệ mạnh mẽ giữa việc tiêu thụ chất xơ và việc bảo vệ chúng ta khỏi ung thư đại trực tràng. Mối liên hệ mạnh mẽ đến nỗi cho mỗi gram, năm gram chất xơ mà chúng ta tăng lên trong chế độ ăn uống của mình, chúng ta nhận được sự giảm đáng kể trong nguy cơ của chúng ta. Vì vậy, không chỉ đơn giản là bạn ăn chất xơ hay không, mà thực sự là bạn ăn bao nhiêu chất xơ và càng nhiều càng tốt. Bạn biết gì không, tôi nên đề cập nhanh rằng phân màu đỏ cũng có thể đến từ việc ăn củ dền. Nó hầu như luôn xảy ra, theo nghĩa đen là, sau 24 đến 48 giờ sau khi bạn ăn củ dền. Vì vậy, đừng ngạc nhiên khi đó là trường hợp. Bạn có thể thấy một chút phân màu đỏ. Phân màu đen có thể đến từ những nguyên nhân vô hại. Vì vậy, một ví dụ là bismuth. Ví dụ như peptobismal. Vì vậy, bạn bị đau dạ dày, và sau đó bạn uống một chút peptobismal. Nhưng vấn đề với điều này là nó thực sự sẽ làm cho phân của bạn có màu đen. Vì vậy, nếu bạn bị đau dạ dày trong vài ngày liên tiếp, nó có thể chuyển sang màu đen. Nhưng điều khác cũng làm cho phân của bạn có màu đen mà mọi người cần biết là chảy máu tiêu hóa chậm vào dạ dày của bạn. Bởi vì chảy máu đang xảy ra ở phần cao hơn trong ruột của bạn. Và sau đó nó phải đi qua toàn bộ thời gian vận chuyển ruột, đúng không? Bởi vì có một sự chậm trễ lớn đến mức khi nó đến được trực tràng của bạn, giờ đây nó đã là màu đen. Nó không còn màu đỏ nữa. Vì vậy, phân màu đen có thể chỉ ra tình trạng chảy máu. Cách chúng ta có thể phân biệt điều này là khi đó là máu, nó có mùi khủng khiếp. Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu ngửi giấy của chính mình. Vâng. Chà, bạn không cần phải chĩa mũi vào nó. Thật rõ ràng, như vậy sẽ rất rõ ràng. Được rồi. Khi tôi ở bệnh viện, tôi sẽ đi qua và tôi có thể nói chính xác khi có một cuộc tư vấn đến vì tôi có thể ngửi thấy chẩn đoán này. Thật không? Vâng. Dù sao đi nữa, phân sẽ chuyển sang màu đen. Nó sẽ có mùi khủng khiếp và sẽ như nhựa đường. Đó là điều làm cho nó khác biệt so với nếu bạn, chẳng hạn, uống peptobismal. Tôi thực sự quan tâm đến ý tưởng rằng chúng ta có thể truyền vi khuẩn đường ruột của mình cho con cái, nhưng cũng trong các nghiên cứu trên cặp sinh đôi, họ có hệ vi sinh vật đường ruột đa dạng như vậy. Vậy, bao nhiêu phần trăm hệ vi sinh vật đường ruột của chúng ta là được thừa hưởng từ cha mẹ, ông bà của chúng ta, v.v., nếu có? Chúng ta chắc chắn đang thừa hưởng một số vi khuẩn. Đặc biệt khi chúng ta còn nhỏ, ở giai đoạn sơ sinh, bạn sẽ tương tự nhất với hệ vi sinh vật đường ruột của mẹ bạn. Và mối liên hệ và chia sẻ đó sâu sắc hơn nhiều nếu bạn sinh thường qua âm đạo và nếu bạn được nuôi bằng sữa mẹ. Vì vậy, mối liên kết giữa mẹ và bé thực sự giúp thúc đẩy việc truyền vi khuẩn tới đứa bé, điều này dẫn đến sức khỏe.
    Và đây là một phần lý do tại sao khi bạn làm gián đoạn những điều này, điều mà tôi nên đề cập, đôi khi những điều này là không thể tránh khỏi.
    Tôi có ba đứa trẻ. Tất cả chúng đều được sinh ra bằng phương pháp mổ lấy thai. Đây không phải là cách mà chúng tôi muốn, nhưng đó là điều đã xảy ra. Bạn có thể có những đứa trẻ khỏe mạnh được sinh ra bằng mổ lấy thai.
    Vì vậy, khi chúng ta làm gián đoạn những điều này, cho dù là mổ lấy thai hay cho ăn bằng bình thay vì cho bú mẹ hoặc dùng kháng sinh, chúng ta thấy những tác động tương tự sau này.
    Có nguy cơ gia tăng béo phì, nguy cơ gia tăng các tình trạng dị ứng, bao gồm dị ứng thực phẩm và hen suyễn, nguy cơ gia tăng các tình trạng tự miễn dịch, bao gồm bệnh celiac và tiểu đường loại 1.
    Vì vậy, khi bạn làm gián đoạn sự phát triển của hệ vi sinh vật đường ruột ở trẻ, bạn làm tăng nguy cơ các vấn đề này phát sinh sau này.
    Có một số nghiên cứu thú vị khi họ sẽ xem xét hệ vi sinh vật, họ sẽ nhìn vào tã của một đứa trẻ sáu tháng hoặc một năm tuổi và dựa trên đó, họ có thể dự đoán ai trong vòng bốn đến năm năm tới sẽ phát triển một tình trạng dị ứng hoặc tự miễn dịch.
    Quay trở lại việc chia sẻ vi khuẩn, đúng là có một mối liên hệ giữa mẹ và con, nhưng thực sự đây là một điều đang phát triển suốt đời chúng ta.
    Có nghiên cứu mới mà tôi nghĩ là rất quan trọng về kết nối giữa con người. Trong nghiên cứu này, những gì họ phát hiện là những người chia sẻ không gian cùng nhau thông qua kết nối, họ có một hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh hơn những người sống một mình.
    Thứ hai, họ chia sẻ nhiều vi khuẩn với nhau hơn. Ví dụ, tôi và vợ tôi chia sẻ nhiều vi khuẩn hơn so với tôi với anh chị em của mình.
    Thật bất ngờ.
    Và điều thú vị khác từ nghiên cứu này là sức mạnh của mối quan hệ có ý nghĩa. Tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta đều đồng ý rằng đôi khi các mối quan hệ diễn ra tốt đẹp và đôi khi chúng lại không, đúng không?
    Và đó là một phổ rộng trong các cuộc hội thoại khác nhau, nhưng thực sự nơi mối quan hệ đó ở trên phổ đó có ảnh hưởng đến hệ vi sinh vật đường ruột của bạn.
    Họ phát hiện ra rằng những cặp đôi chia sẻ nhiều vi khuẩn nhiều nhất chính là những người có kết nối mạnh mẽ nhất trong mối quan hệ của họ. Trong khi đó, những người không có sự kết nối với nhau thì họ không chia sẻ nhiều vi khuẩn.
    Bây giờ bạn có thể nói, liệu có phải là do họ quan hệ tình dục ít hơn? Liệu có thể họ chỉ đơn giản là không ở gần nhau về mặt thể chất? Tôi nghĩ tất cả những điều đó đều có thể, nhưng cũng có những người mà họ đã kiểm soát chế độ ăn uống của mình.
    Vì vậy, đó không phải là vấn đề chế độ ăn.
    Tôi nghĩ rằng, từ góc độ của tôi, bài học rút ra là sức mạnh của kết nối con người quan trọng hơn bao giờ hết vào năm 2023-2024. Nó quan trọng hơn trong thời điểm này hơn bao giờ hết.
    Nhiều khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta đang kéo chúng ta ra xa khỏi điều này. Các thiết bị của chúng ta, mạng xã hội, tôi rất tích cực trên mạng xã hội, nhưng hãy thành thật về điều này.
    Điều này đang kéo chúng ta ra xa khả năng ngồi xuống với một người khác, nhìn thẳng vào mắt họ, trò chuyện, có một cuộc trò chuyện có ý nghĩa và cảm thấy kết nối với người đó.
    Và vì bạn cảm thấy kết nối, bạn sẽ gặt hái được những lợi ích, bao gồm cả sức khỏe đường ruột tốt hơn. Nhưng điều đó thật thú vị vì nó tạo ra một lý do rằng những người mà chúng ta bao quanh mình, chúng ta có xu hướng nghĩ về tâm lý, đúng không?
    Chúng ta có xu hướng nghĩ rằng bao quanh mình với một loại người cụ thể. Điều đó tốt cho tâm lý của bạn nếu họ tích cực hay tiêu cực, v.v.
    Nhưng thực sự có một lý do rằng những người mà chúng ta bao quanh có ảnh hưởng đến sinh lý của chúng ta, cơ thể của chúng ta, sinh học của chúng ta, hệ vi sinh vật đường ruột của chúng ta.
    Và điều đó có ảnh hưởng h upstream đến mọi thứ.
    Điều đó đúng, nhưng bạn cũng không thể tách rời hay tách biệt khỏi thực tế rằng ảnh hưởng tích cực của một người cũng thực sự rất quan trọng.
    Vì vậy, nơi bạn đang ở từ góc độ tình cảm, và tôi nghĩ rằng đây là một điều quan trọng mà mọi người cần hiểu, rằng nơi bạn đang ở từ góc độ tình cảm thực sự thể hiện trong sức khỏe đường ruột của bạn.
    Đây là lý do tại sao, ví dụ, nếu một người chuẩn bị đi nói trước công chúng và họ không thoải mái với việc này, họ có thể chỉ bị run một chút, cảm thấy buồn nôn hoặc khó chịu. Nhưng điều đó cũng có thể trở thành một vấn đề lớn hơn và tồi tệ hơn, chẳng hạn như cơn co thắt hoàn toàn, đúng không?
    Vì vậy, nhiều người sẽ thể hiện căng thẳng của họ trong đường ruột. Đó là một ví dụ cấp tính.
    Bằng cấp tính, tôi có nghĩa là tình huống cụ thể mà bạn đang tham gia. Nhưng điều gì xảy ra nếu cuộc sống của bạn là căng thẳng?
    Và câu trả lời cho câu hỏi đó thực sự rất rõ ràng, vì những người, ví dụ, có chấn thương thời thơ ấu, họ sẽ có nguy cơ phát triển các vấn đề tiêu hóa cao hơn, nhưng còn các vấn đề liên quan đến đường ruột khác.
    Và có một nghiên cứu thú vị, Stephen, đã được thực hiện trên những đứa trẻ hai tuổi. Ai đã được nhận nuôi.
    Và họ đã nghiên cứu hệ vi sinh vật đường ruột của những đứa trẻ này. Và về sau, họ đã có thể xác định rằng việc họ xuất thân từ một gia đình nhận nuôi, ngay cả khi đó là trước hai tuổi, mặc dù họ không thể nhớ điều này.
    Mặc dù đó là trước hai tuổi, thực tế là họ từ một gia đình nhận nuôi, đã ảnh hưởng đến hệ vi sinh vật đường ruột của họ. Nó ảnh hưởng đến phản ứng của họ với căng thẳng, và nó cũng ảnh hưởng đến cách mà não của họ hoạt động.
    Và họ thực sự đã có thể chỉ ra điều này thông qua công nghệ MRI chức năng, nơi họ xem xét não bộ và cách nó hoạt động. Chỉ vì chấn thương sớm như vậy.
    Chấn thương sớm.
    Vì vậy, không phải tất cả những ai có vấn đề về đường ruột đều đã bị chấn thương. Nhưng tôi nghĩ rằng điều quan trọng để mọi người hiểu rằng nếu bạn đã từng trải qua chấn thương, điều này có thể là một phần rất quan trọng trong quá trình chữa lành của bạn.
    Đó là thông điệp mà tôi muốn truyền tải ra thế giới.
    Và lý do tôi mang thông điệp đó là vì tôi đã có những người trong phòng khám của tôi và họ nói với tôi rằng, “Bác sĩ B, tôi làm mọi thứ mà bạn chỉ bảo tôi làm.”
    Và tôi làm điều đó theo đúng sách hướng dẫn.
    Tôi ăn, tôi ngủ, tôi tập thể dục, tôi tập yoga, tôi làm và tôi thiền.
    Và mặc dù vậy, họ vẫn không khá lên.
    Và trong những mối quan hệ đó, điều thường xảy ra là sau một vài lần gặp gỡ, chúng tôi bắt đầu cảm thấy thoải mái với nhau.
    Chúng tôi tin tưởng lẫn nhau.
    Và khi bạn đến được chỗ đó, họ sẽ chia sẻ với tôi điều gì đó đã xảy ra với họ.
    Và sau đó tôi làm rõ rằng, đây là lý do tại sao.
    Khi bạn chữa lành vết thương của chấn thương, bạn thực sự cũng chữa lành ruột.
    Và thật tuyệt vời vì họ giống như một chiếc tên lửa.
    Vì họ đang làm tất cả những điều đúng đắn, đúng không?
    Họ ăn uống đúng cách, ngủ đúng cách, tập thể dục.
    Và ngay khi bạn loại bỏ điều này đang trói buộc họ và kìm hãm họ, ngay khi bạn gỡ bỏ những chiếc xích đó, họ sẽ bay lên mặt trăng.
    Và đó là điều tuyệt vời nhất để chứng kiến.
    Và tôi sẽ nói rằng trong sự nghiệp lâm sàng của mình, điều đó là phần thưởng lớn nhất so với bất kỳ điều gì khác, hơn cả việc khiến một người ăn nhiều chất xơ hơn.
    Còn về rượu bia thì sao?
    Gần đây tôi đã ngừng uống rượu.
    Tôi rất mừng vì bạn đã làm vậy.
    Tại sao bạn mừng tôi đã làm vậy?
    À, để tôi là người đầu tiên nói rằng tôi chưa hoàn toàn ngừng tiêu thụ rượu.
    Nhưng nếu chúng ta loại bỏ bản thân không hoàn hảo của tôi khỏi bức tranh này và chỉ nhìn vào khoa học, thì khoa học thực sự khá rõ ràng.
    Ruột của chúng ta bị tổn hại bởi rượu.
    Vì vậy, hãy lùi lại một bước.
    Nếu tôi muốn dọn sạch cái bàn này, đúng không?
    Chúng ta đã xong.
    Chúng ta muốn dọn dẹp nó.
    Chúng ta sẽ làm gì?
    Chúng ta lấy rượu cồn ra.
    Nó tiêu diệt vi khuẩn.
    Rượu tiêu diệt vi khuẩn.
    Và khi chúng ta uống đến mức say rượu, đó có phải là tình trạng mất nước không?
    Chắc chắn là không.
    Và tôi tin rằng dựa trên các nghiên cứu mà tôi đã thấy, điều xảy ra khi bạn có triệu chứng say rượu là bạn đã gây ra tổn thương đáng kể cho hệ vi sinh của mình.
    Và đây là lý do tại sao mất 24 giờ hoặc hơn bạn mới cảm thấy lại như một con người.
    Điều bạn thấy với rượu là rất đáng lo ngại.
    Nó không chỉ là bệnh gan.
    Có nhiều tình trạng sức khỏe khác nhau liên quan đến việc tiêu thụ rượu.
    Và những ngưỡng mà chúng ta đã đặt ra khi nói rằng mọi người, không sao đâu, như là rượu vừa phải.
    Nếu bạn uống đến ba ly mỗi ngày như một người đàn ông hoặc đến hai ly mỗi ngày như một người phụ nữ, thì với tôi đó là vô lý.
    Đó là rất nhiều.
    Nhưng nghiên cứu đã thay đổi mọi thứ đối với tôi là nơi họ thực sự theo dõi mức độ của một thứ gọi là endotoxin vi khuẩn hay lipopolysaccharide.
    Đây là một thứ không nên có trong máu của chúng ta.
    Khi nó có trong máu, đó là vì đã có tổn thương cho hàng rào ruột.
    Và nó gây viêm.
    Điều này là chính xác như là điều có thể khiến chúng ta bị ốm nặng.
    Nhưng ít nhất, nó gây ra viêm trong cơ thể bạn.
    Và họ đã thực hiện một nghiên cứu nơi họ thực sự theo dõi mức độ của lipopolysaccharide sau khi tiêu thụ rượu và liên quan đến nồng độ rượu trong máu.
    Và điều họ cho thấy trong nghiên cứu là những đường song song.
    Mức độ rượu trong máu tăng lên, mức độ lipopolysaccharide tăng lên.
    Mức độ rượu trong máu giảm xuống, mức độ lipopolysaccharide cũng giảm xuống.
    Chúng là những điều hoàn toàn giống nhau.
    Vì vậy, khi tôi thấy điều đó, thì đối với tôi, ngay cả khi chúng ta tiêu thụ một lượng nhỏ rượu, chúng ta có thể đang gây ra vấn đề cho vi khuẩn ruột của mình.
    Kết nối giữa não và ruột là gì?
    Vì vậy, kết nối giữa não và ruột ám chỉ đến thực tế rằng người bạn tốt nhất của ruột là não.
    Chúng đang giao tiếp với nhau ngay bây giờ, và chúng không thể tách rời.
    Bạn không thể tránh khỏi điều đó.
    Có một số cách mà ruột của bạn sẽ nói với não.
    Vì vậy, một phần của điều này là việc giải phóng các chất dẫn truyền thần kinh.
    95% serotonin trong cơ thể bạn được sản xuất bởi ruột.
    Serotonin là hormone hạnh phúc.
    Đó là thứ khiến chúng ta cảm thấy tràn đầy năng lượng.
    Đó là điều mang lại cho chúng ta tâm trạng tuyệt vời.
    Và dưới một số khía cạnh, nó cũng mang lại cho chúng ta sự tập trung.
    Bạn sẽ nghĩ rằng nó đến từ não của bạn.
    Khi chúng ta điều trị một người bị trầm cảm nặng, chúng ta điều trị họ để tăng mức serotonin.
    Tuy nhiên, chỉ có 5% serotonin trong cơ thể bạn thực sự được sản xuất trong não của bạn.
    95% nó được sản xuất trong ruột của bạn.
    Serotonin có thể gửi tín hiệu cho não qua một dây thần kinh gọi là thần kinh vagus.
    Thần kinh vagus giống như một chiếc điện thoại siêu kết nối giữa não và ruột.
    Nó giống như nếu bạn ở London và tôi ở Hoa Kỳ,
    và tôi có một đường dây trực tiếp tới bạn nơi tôi chỉ cần nhấc lên và nói,
    “Chào, Steven, tôi cần nói chuyện với bạn.”
    Đó là cách mà điều này hoạt động.
    Ruột của bạn đang nói chuyện trực tiếp với não của bạn qua đường dây điện thoại đó.
    Vì vậy, serotonin, dopamine, 50% dopamine, là hormone phần thưởng được sản xuất trong ruột.
    Có hơn 30 chất dẫn truyền thần kinh được sản xuất trong ruột.
    Còn có thần kinh vagus mà chúng ta vừa nói đến.
    Và cuối cùng, ruột của bạn đang sản xuất các metabolite, postbiotics,
    có thể vượt qua vào não và có tác động.
    Chúng ta đã đề cập điều này trước đó.
    Các axit béo chuỗi ngắn từ chất xơ có khả năng vượt qua hàng rào máu-não
    và thực sự ảnh hưởng đến những thứ như tâm trạng của chúng ta, sự tập trung của chúng ta.
    Có một nghiên cứu với trẻ em, nơi bằng cách tăng cường các axit béo chuỗi ngắn cho những đứa trẻ đó,
    họ thực sự có thể tăng cường sự tập trung của mình vì họ gặp khó khăn trong việc tập trung.
    Bạn đã nhiều lần nói về chất xơ và điều mà bạn gọi là axit béo chuỗi ngắn.
    Trong cuốn sách của bạn, bạn đã nói rằng bạn tin rằng chúng là chất dinh dưỡng chữa lành nhất trong tất cả tự nhiên.
    Tôi nghĩ điều đó là thực sự đúng.
    Và tôi cũng sẽ coi chúng là phân tử chống viêm mạnh mẽ nhất mà tôi từng gặp.
    Tôi có đúng khi nghĩ rằng chúng ta ăn chất xơ, vi khuẩn trong hệ vi sinh của chúng ta phân hủy chất xơ đó,
    và nó sản xuất ra thứ này, các axit béo chuỗi ngắn.
    Các câu chuyện chỉ có thể bắt đầu từ đó.
    Các câu chuyện chỉ có thể bắt đầu từ đó vì vấn đề là đó là phần đơn giản.
    Những nhà ảo thuật đó sống bên trong chúng ta giải phóng ra các axit béo chuỗi ngắn cho chúng ta.
    Bằng cách ăn chất xơ.
    Bằng cách ăn chất xơ hoặc tinh bột kháng.
    Tuy nhiên, những axit béo chuỗi ngắn đó bắt đầu hoạt động và các tế bào miễn dịch của chúng ta, các tế bào con người của chúng ta có các thụ thể để tiếp nhận những axit béo chuỗi ngắn này và hành động theo thông tin mà chúng nhận được. Vì vậy, bạn có thể coi chúng như một phân tử tín hiệu theo nghĩa rằng hệ vi sinh vật đường ruột của bạn không nói chuyện với cơ thể bạn và cho cơ thể bạn biết nó muốn cơ thể bạn làm gì. Vì vậy, nó đang đào tạo cho cơ thể. Vâng, nhưng nó có khả năng bật và tắt gene. Đúng vậy. Nó có khả năng làm giảm hệ miễn dịch của bạn. Ví dụ, khi tôi nghĩ về các bệnh tự miễn, nếu chúng ta đi sâu vào chi tiết của các bệnh tự miễn, điều bạn sẽ phát hiện là chúng ta cần nhiều axit béo chuỗi ngắn hơn để tăng cường cho các tế bào cụ thể gọi là tế bào điều hòa T. Và những tế bào điều hòa T đó thực sự sẽ làm giảm hệ miễn dịch của chúng ta và bảo vệ chúng ta. Và không phải nói rằng các bệnh tự miễn chỉ là hậu quả của việc thiếu chất xơ. Chắc chắn có một yếu tố di truyền, nhưng cũng có một yếu tố di truyền 200 năm trước, 300 năm trước. Và tuy nhiên, những điều kiện đó thực sự không phải là vấn đề quá lớn vào thời điểm đó. Nhiều điều kiện này không có tên cho đến 100 năm qua. Sự xuất hiện của chúng, nhiều trong số đó đã tăng 500% trong 50 năm qua. Tại sao lại như vậy? Rõ ràng không phải là di truyền. Vì vậy, nó phải liên quan đến chế độ ăn uống và lối sống của chúng ta. Và cuối cùng, khi chúng ta nói về chế độ ăn uống và lối sống của mình, chúng ta đang nói về hệ vi sinh vật của chúng ta. Thật sự, một trong những nơi quan trọng nhất để bắt đầu, như bạn đã nói, là với chất xơ. Tôi nghĩ vậy. Bạn đã nói trước đó, chúng ta phải bắt đầu chậm và thấp với chất xơ. Vâng. Và điều đó là bởi vì chúng ta phải xây dựng những vi sinh vật phản ứng với chất xơ và biến nó thành các axit béo chuỗi ngắn, đúng không? Ruột của bạn giống như một cơ bắp, đúng không? Đây là cách tôi muốn mọi người hiểu điều này. Ruột của bạn giống như một cơ bắp và một cơ bắp có khả năng làm việc, nhưng nó có những giới hạn. Và càng nhiều cơ bắp đã được tập luyện, khả năng làm việc của nó càng cao. Vì vậy, nếu bạn nâng tạ, bạn có thể bắt đầu ở mức 50 kg. Nếu chúng ta đang tập bench press, bạn có thể bắt đầu ở 50 kg. Rồi sau đó bạn lên 55 kg. Rồi 60 kg. Và bạn từ từ nâng lên. Đó là quá trình trở nên mạnh mẽ. Và ruột của bạn cũng hoạt động theo cách giống hệt như vậy. Vì vậy, nếu bạn cho ruột của mình tiếp xúc với thực phẩm, đặc biệt là một hỗn hợp đa dạng của các loại thực phẩm khác nhau, bạn đang đào tạo ruột của mình. Và ruột của bạn sẽ trở nên có khả năng tiêu thụ những thực phẩm đó theo thời gian. Và sau đó, bạn có thể đến một điểm mà bạn không cần phải hạn chế dựa trên khả năng của mình vì các khả năng là vô hạn. Bây giờ bạn có thể ăn bất cứ thứ gì bạn muốn. Và tất cả chất xơ có giống nhau không? Không, không phải tất cả chất xơ đều giống nhau. Chất xơ là một từ rất chung chung. Chất xơ giống như từ protein. Không ai sẽ cho rằng protein trong cá giống như protein trong đậu. Tuy nhiên, cả hai đều chứa protein. Chất xơ là độc đáo cho từng loại thực vật. Có rất nhiều, rất nhiều dạng chất xơ đến mức chúng ta thậm chí không biết có bao nhiêu loại tồn tại. Vì vậy, những gì chúng ta biết là điều này. Nó khá đơn giản phải không? Bất chấp sự phức tạp đó, nó khá đơn giản. Tất cả các loại thực vật đều chứa chất xơ. Mỗi loại thực vật đều có các dạng chất xơ độc đáo. Chúng ta chia chúng thành hai loại chính. Đây lại là những thuật ngữ bao quát. Đây là những nhãn lớn. Chất xơ hòa tan và không hòa tan. Chất xơ hòa tan là loại hòa tan trong đồ uống. Nó biến mất. Bạn thậm chí không biết nó đang ở đó. Nhưng thường thì chất xơ hòa tan lại nuôi dưỡng các vi sinh vật. Đó là chất xơ pre-biotic. Chất xơ không hòa tan là loại mà có độ thô. Vì vậy, nếu bạn thêm nó vào đồ uống, nó không hòa tan. Nó sẽ ở đó bất kể điều gì. Bạn có thể đun sôi đồ uống, nhưng vẫn sẽ có chất xơ trong đó. Vì vậy, chất xơ không hòa tan hầu hết thời gian không phải là chất xơ pre-biotic, nhưng nó vẫn phục vụ một mục đích nào đó. Nó giúp trong quá trình tiêu hóa của bạn, ảnh hưởng đến các vi sinh vật đường ruột của bạn. Nó giúp trong việc tiêu hóa, ảnh hưởng đến các vi sinh vật đường ruột của bạn. Nó giúp trong nhiều thứ khác như kiểm soát cholesterol và chất béo trong máu của bạn. Vì vậy, cả hai loại chất xơ, cả hòa tan và không hòa tan đều có những ưu điểm. Bạn không cần phải lo lắng về chúng một cách riêng biệt. Bạn chỉ cần biết rằng thực vật có chất xơ. Mỗi loại thực vật đều có một dạng chất xơ độc đáo. Và mỗi loại thực vật sẽ nuôi dưỡng những gia đình vi sinh vật độc đáo là kết quả của điều này. Bạn có những mục tiêu F mà bạn nói đến trong cuốn sách khi bạn khuyến nghị chế độ ăn uống mà bạn nghĩ mọi người nên xem xét. Và tôi nghĩ điều đó quan trọng vì từ “chế độ ăn uống” có phần bị kỳ thị, đúng không? Và nó có thể dẫn đến việc ăn uống không điều độ và những thứ tương tự. Vì vậy, tôi nghĩ điều quan trọng là chúng ta nên nói về điều đó một chút, nhưng tôi thực sự muốn biết những mục tiêu F đó là gì. Và khi bạn sử dụng từ “chế độ ăn uống”, bạn không nói đến những thứ không bền vững trong thời gian ngắn để có một hiệu quả ngắn hạn. Tôi thực sự đang nói điều ngược lại. Như tôi muốn mọi người có sự phong phú. Thực tế, nếu bạn hỏi tôi, cái hiểu lầm lớn nhất trong lĩnh vực sức khỏe ruột là gì? Câu trả lời của tôi cho câu hỏi đó sẽ là mọi người rất nhanh chóng hạn chế và ít nhanh chóng để thêm vào. Vì vậy, liên quan đến mục tiêu F, đây là khung tổng quát của tôi. Nó không phải là điều duy nhất, nhưng đây là khung tổng quát của tôi về cách tôi nhớ để tổ chức ngày của mình theo những loại thực phẩm mà tôi đang cố gắng tìm kiếm. Mỗi chữ cái đại diện cho các danh mục thực phẩm khác nhau. Vì vậy, F, trái cây. Tôi nghĩ trái cây đã bị biến thành kẻ xấu không hợp lý. Tôi nghĩ trái cây thực sự rất tốt cho chúng ta. Thực tế, những người tiêu thụ nhiều trái cây thì ít có khả năng bị tiểu đường hơn. Họ cũng giảm cân. Đồ lên men. Chúng ta đã nói về đồ lên men. Bạn có thể thêm nhiều sự đa dạng vào hệ vi sinh vật của mình bằng cách thêm thực phẩm lên men. Chúng ta cần điều này. G, G đại diện cho rau xanh. Rau xanh gần như không có calo nhưng rất nhiều dinh dưỡng. Điều đó thật tuyệt.
    Và ngũ cốc, khi tôi nói ngũ cốc, tôi không có ý chỉ ngũ cốc tinh chế. Tôi muốn nói đến ngũ cốc chưa tinh chế. Như là ngũ cốc nguyên hạt. Rất tốt cho chúng ta. Những thực phẩm đó tốt cho vi khuẩn đường ruột và chứa nhiều chất xơ cũng như tinh bột kháng. O đại diện cho omega-3. Đó là hạt chia, hạt lanh, hạt gai dầu và cả hạt óc chó. Những thực phẩm này chứa chất béo omega-3. Đây là những chất béo lành mạnh mà chúng ta cần nhiều hơn. A đại diện cho hương liệu. Đó là hành, tỏi, và hành tím. Chúng rất ngon. Chúng cũng tốt cho tim mạch và bảo vệ bạn khỏi ung thư. L là đậu. Đậu bao gồm các loại đậu, đậu hà lan, và đậu lăng. Tôi sẽ quay lại để nói rằng đối với tôi, đây là thực phẩm siêu thực phẩm số một. Số một trong các thực phẩm siêu thực phẩm. Bởi vì chúng là thực phẩm tốt cho sức khỏe đường ruột và thực phẩm tốt cho sự trường thọ. Và nếu chúng ta nhìn vào chứng cứ về bệnh tim, ung thư, đột quỵ, tiểu đường, trên tất cả các khía cạnh, bạn sẽ thấy rằng những thực phẩm này giảm khả năng mắc các bệnh đó. S, khi tôi đến chữ S, tôi hơi mất trí vì cảm thấy có nhiều điều muốn nói thêm. Vậy hãy để tôi tổng hợp lại tất cả. S đại diện cho nấm. Nấm về kỹ thuật không phải là thực vật. Chúng là nấm. Nhưng chúng chứa chất xơ và rất tốt cho chúng ta. Vì vậy, chúng là những thực vật danh dự. S cũng đại diện cho tảo biển. Hầu hết các nền văn hóa không tiêu thụ tảo biển, nhưng ví dụ như ở Nhật Bản, họ có. Và nhờ đó, họ rất khỏe mạnh. Đây là một nguồn độc đáo của các loại thực vật với các nguồn chất xơ độc đáo. Và điều cuối cùng là, trong cuốn sách, tôi đã nói đến sulforaphane, có nghĩa là một hợp chất chống ung thư mà bạn sẽ tìm thấy trong chồi bông cải. Nhưng tôi muốn diễn đạt lại để nói rằng chồi. Đối với tôi, chồi là thực phẩm siêu thực phẩm. Có điều gì đó kỳ diệu xảy ra. Chồi là gì, nhân tiện, cho những người đang thắc mắc? Bạn có thể lấy bất kỳ hạt giống nào và chỉ cần thêm nước, bạn sẽ mở ra sức sống của thiên nhiên. Bởi vì xưa nay, hạt giống đó đang chờ đợi để nảy mầm và phát triển. Vì vậy, khi bạn nhập vào mã này, giống như mở khóa nó bằng nước, nó sẽ sống dậy. Nó mở ra và từ đó mọc lên một cây. Và cây đó chính là chồi. Chồi chứa rất nhiều chất xơ, protein, nhưng cũng chứa các hợp chất thực vật. Có những hợp chất độc đáo mà bạn sẽ tìm thấy trong những thực phẩm này. Ở mức độ không cân xứng so với, ví dụ, tôi đã nói đến chồi bông cải. Chồi bông cải có chứa 50 đến 100 lần nhiều hợp chất chống ung thư hơn bông cải trưởng thành. Vì vậy, việc ăn một nhúm chồi bông cải có thể cung cấp lợi ích tương đương như ăn một đầu bông cải. Thật thú vị. Vì vậy, nếu bạn là một bậc cha mẹ và bạn theo chế độ ăn uống F goals mà bạn đề cập trong cuốn sách của mình, điều thú vị mà tôi thấy là nếu bạn là một người mẹ và bạn có một đứa trẻ, thì bạn sẽ truyền một phần vi khuẩn đường ruột của mình cho đứa trẻ đó. Và tôi cũng đang đọc về một nghiên cứu trên chuột cho thấy chế độ ăn phương Tây dẫn đến việc mất đi sự đa dạng vi khuẩn mà có thể tích lũy qua một loạt các thế hệ. Vâng, đó là một nghiên cứu của Justin Sonnenberg. Justin Sonnenberg là người mà tôi rất hâm mộ. Anh ấy ở Stanford và thực sự đã viết một lời giới thiệu cho cuốn sách đầu tiên của tôi, Fiber Field. Vấn đề là chúng ta muốn hiểu sự mất mát vi khuẩn có thể xảy ra qua các thế hệ bởi vì rõ ràng thế hệ của chúng ta khác với ông bà của chúng ta. Và thật khó để thực hiện với con người vì ngày nay mất khoảng 30 năm hoặc lâu hơn để tạo ra một thế hệ mới. Nhưng với chuột, bạn có thể làm điều này rất nhanh. Thực tế, anh ấy đã bắt đầu với những con chuột có một mức độ đa dạng vi khuẩn nhất định. Mức độ đa dạng của hệ vi sinh vật là một thước đo sức khỏe của hệ vi sinh vật của chúng. Và sau đó anh ấy đã thấy điều gì xảy ra với một chế độ ăn uống ít chất xơ. Anh ấy đã thấy rằng nếu bạn cho chúng ăn uống ít chất xơ, con chuột đó sẽ bắt đầu mất đi sự đa dạng. Và sau đó, nó sẽ truyền cho con cháu của nó. Và rồi con cháu đó vẫn ở trong chế độ ăn ít chất xơ tiếp tục mất đi sự đa dạng và truyền tiếp cho thế hệ sau và cứ như vậy. Và điều mà anh ấy phát hiện là nếu trong quá trình này bạn can thiệp và thêm lại chất xơ, bạn có thể thực sự phục hồi một phần nào đó sự đa dạng trong hệ vi sinh vật. Bạn có thể hồi sinh nó. Chúng có thể trở lại. Nhưng vấn đề là bạn sẽ không trở lại hoàn toàn điểm xuất phát. Vì vậy, có một mức độ mất mát nhất định đã xảy ra do những lựa chọn đó xảy ra qua các thế hệ. Nếu bà của bạn có 1200 loài vi khuẩn trong đường ruột khi còn là một đứa trẻ, nhưng đến khi mẹ bạn ra đời, bà chỉ còn 900, thì đó là cái mà mẹ bạn có. Sau đó, nếu mẹ bạn mất 300 loài trong hệ vi sinh vật của mình, giờ bạn bắt đầu với 600, chỉ bằng một nửa những gì bà của bạn đã có. Đúng vậy. Và đến một lúc nào đó, việc mất đi những loài đó trở thành vấn đề nghiêm trọng vì mỗi loài đó đều có một mục đích. Chúng ta tiến hóa để có chúng. Và khi chúng vắng mặt, chúng không thể thực hiện nhiệm vụ của mình. Và các vi sinh vật khác có thể không thể đảm nhận vai trò của những thứ còn thiếu. Thật là một trường hợp tuyệt vời cho việc giữ gìn sức khỏe của bản thân cũng là bảo vệ sức khỏe cho con cái chúng ta ở nhiều khía cạnh. Chúng ta cũng sống cùng với con cái của mình. Vì vậy, chúng ta đang tạo ra một hệ sinh thái trong ngôi nhà của mình với những vi sinh vật này trên mọi thứ. Tôi nghĩ rằng điều này hoàn toàn đúng. Và tôi cũng nghĩ rằng khi chúng ta nghĩ về các vấn đề liên thế hệ tồn tại, trong nhiều nghiên cứu, họ sẽ nói, nếu cha mẹ bạn có điều gì đó, thì bạn có nguy cơ mắc phải điều đó. Và chúng ta đã cho rằng đây là những vấn đề di truyền, nhưng nhiều nghiên cứu di truyền, mà phần lớn được thực hiện bởi Tim Spector, cộng sự của tôi tại Zoey, phần lớn trong số đó không chứng minh rằng thực sự là di truyền. Tôi nghĩ rằng điều đang xảy ra không chỉ là sự truyền vi khuẩn, mà tôi nghĩ còn là sự truyền lối sống. Và lối sống được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác là nếu nó không lành mạnh, thì thật không may bạn đang truyền lại những vấn đề đi kèm với điều đó. Thú vị.
    Vậy là bạn đang chuyển giao lối sống và những vi sinh vật không thể thích nghi với lối sống gây ra bệnh. Đúng vậy. Thật thú vị. Sự hấp dẫn giới tính là điều cuối cùng tôi muốn nói với bạn. Sự hấp dẫn giới tính trong vi sinh vật đường ruột. Bạn đã đề cập trước đó về rối loạn cương dương. Có pheromone. Có tất cả những yếu tố tình dục dẫn đến việc chúng ta có một đời sống tình dục tuyệt vời. Mối liên kết hoặc mối quan hệ giữa hệ vi sinh vật đường ruột và tình dục, cùng với những cương cứng tốt và khao khát và ham muốn, nếu có? Trước tiên, tôi nghĩ điều này khá rõ ràng rằng khi mọi người bị bệnh, đương nhiên họ có một hệ vi sinh vật đường ruột bị tổn thương, khi mọi người ốm, có nghĩa là ham muốn tình dục đã biến mất, đúng không? Đó là một phần của điều đó. Ham muốn tình dục cũng liên quan đến hormone và có một số hormone khác nhau mà vi sinh vật đường ruột của chúng ta có khả năng ảnh hưởng đến, chẳng hạn như estrogen ở phụ nữ. Có một thuật ngữ gọi là astrobalome. Và astrobalome nghe có vẻ giống như microbiome vì về cơ bản những gì chúng ta đề cập đến là những vi sinh vật kiểm soát mức estrogen ở phụ nữ. Vì vậy, hệ vi sinh vật đường ruột tạo ra estrogen. Nó kiểm soát sự tuần hoàn của estrogen. Được rồi. Vì vậy, estrogen có một mẫu hình tròn và trong mẫu hình tròn đó, nó có thể bị thải ra ngoài. Hoặc nó có thể quay lại trong hệ thống và các vi sinh vật đường ruột là những người giữ cửa. Vì vậy, họ có khả năng thực sự kiểm soát mức estrogen trong cơ thể ở một mức độ nhất định. Đó là lý do tại sao nếu bạn nhìn vào các tình trạng do estrogen gây ra. Ung thư vú. Ung thư vú, ung thư buồng trứng, ung thư nội mạc tử cung, lạc nội mạc tử cung. Điều bạn phát hiện là trong những tình trạng này, có tổn thương đến hệ vi sinh vật đường ruột trong tất cả các trường hợp. Vì vậy, điều này gợi ý rằng, mặc dù chưa được chứng minh, gợi ý rằng tổn thương vi sinh vật có thể đang thúc đẩy sự thay đổi của các mức estrogen này. Được rồi. Điều tương tự cũng đúng với testosterone hay androgens, hormone giới tính nam, điều mà tất cả đàn ông đều có estrogen và tất cả phụ nữ cũng có hormone giới tính nam. Nó diễn ra theo cả hai chiều. Chỉ là sự thống trị giữa hai giới. Có một loại vi khuẩn gọi là clostridium syndens đã được biết đến là ảnh hưởng đến mức testosterone ở nam giới. Vì vậy và có những tình trạng, ví dụ như hội chứng buồng trứng đa nang ở phụ nữ, đó là sự mất cân bằng giữa estrogen và androgen mà liên quan mạnh mẽ đến sự thể hiện của tình trạng này, hội chứng buồng trứng đa nang. Và chúng tôi nghi ngờ rằng đường ruột là trung tâm của điều này. Được rồi. Vì vậy, trước tiên, điểm đầu tiên là các vấn đề liên quan đến hormone được kết nối trở lại với các vi sinh vật đường ruột của chúng ta. Được rồi. Vì vậy, ham muốn tình dục. Những điều này rõ ràng có một yếu tố hormone trong đó. Và đây là lý do tại sao rối loạn cương dương hoặc tôi khá chắc chắn không được nghiên cứu tốt như vậy vì không dễ để cung cấp một nhãn chẩn đoán cho điều này. Nhưng tôi khá chắc chắn rằng ham muốn tình dục nữ cũng sẽ liên quan đến hệ vi sinh vật đường ruột. Tôi gần như chắc chắn về điều này. Câu hỏi tôi quay lại mà tôi thấy rất thú vị là vai trò mà các vi sinh vật đóng trong việc kết nối giữa hai con người. Giữa hai con người. Khiến tôi bị thu hút bởi một con người khác. Đúng vậy. Và tôi quay lại với những câu hỏi cơ bản. Vậy bây giờ nhìn vào, tôi đã kết hôn được 10 năm. Vì vậy, đã lâu rồi tôi không phải là một chàng trai độc thân. Nhưng tôi nghĩ chúng ta đều có thể liên hệ, bạn đã hẹn hò và có điều gì đó không phải về tính cách. Có điều gì đó về người đó, có thể là mùi hương mà bạn nhận thấy rằng bạn chỉ cảm thấy, điều này thật khó chịu. Điều này sẽ không hoạt động. Đúng vậy. Hoặc có thể là cách một người hôn. Và những vấn đề tương thích này, tôi tin chắc rằng thực sự đến từ hệ vi sinh vật đường ruột, rằng chúng là một loại người tổ chức mai mối và rằng chúng ta đang tìm kiếm những đối tác tốt. Tôi không thể chỉ ra chính xác điều đó có nghĩa là gì. Điều gì tạo nên một mối quan hệ tốt? Nhưng chúng ta biết rằng mối quan hệ mà chúng ta đã thảo luận trước đó cuối cùng có ảnh hưởng đến hệ vi sinh vật đường ruột của bạn vì bạn sẽ chia sẻ. Tôi tin chắc rằng sự hấp dẫn tình dục được đưa trở lại những điều này và trong các nghiên cứu về động vật, điều này khó hơn để thực hiện ở con người. Nhưng trong các nghiên cứu về động vật, họ thực sự phát hiện rằng các mức pheromone, cách bạn ngửi, bạn như kiểu, bạn biết đấy, hey, hấp dẫn hormone này liên kết trở lại với các vi sinh vật đường ruột. Vì vậy, hôn có liên quan đến các vi sinh vật đường ruột, pheromone có liên quan đến các vi sinh vật đường ruột, ham muốn tình dục và libido và sự cương cứng của nam giới có liên quan đến các vi sinh vật đường ruột. Tôi không biết đâu là ranh giới tồn tại, nơi nó sẽ dừng lại. Tôi nghĩ mọi thứ đều liên kết với nhau. Được rồi. Vậy nếu tôi muốn trở nên hấp dẫn hơn, tôi chỉ cần ăn một ít giá đỗ phải không? Bạn đang nói điều gì ở đây? Bởi vì liệu đó có phải về sự tương thích hay không? Hay liệu đó có phải về sức khỏe đường ruột? Tôi nghĩ rằng điều này rất rõ ràng. Vì vậy, sự hấp dẫn là một điều phức tạp. Đương nhiên. Chúng ta đều có quan điểm khác nhau. Bạn biết đấy, tôi có những người bạn mà có ai đó mà họ thấy hấp dẫn và điều đó hoàn toàn khác với tôi, đúng không? Và điều đó thật tốt. Tôi vui vì chúng ta có quan điểm khác nhau vì sự đa dạng là cần thiết trong bể gen, đúng không? Chúng ta cần mọi người, những người khác nhau để muốn những điều khác nhau. Điều đó đã nói, tôi cảm thấy rằng có những bất bình đẳng nhất định ở một người mà chúng ta sẽ đồng ý là hấp dẫn. Và những điều đó thường là những chỉ số về sức khỏe. Chúng ta thường nghĩ, vâng, bạn đúng. Có. Bởi vì tôi đã định nói rằng chúng ta nghĩ rằng chúng là những điều vật lý, đúng không? Những điều mà chúng ta có thể thấy bằng mắt thường, thường thì. Hoặc những điều mà chúng ta có thể tiêu thụ qua tai, bạn biết đấy, những câu chuyện cười hoặc sự hài hước hoặc sự thông minh hoặc tính cách hoặc bất cứ điều gì. Nhưng hoàn toàn có khả năng rằng có những điều vô hình. Chà, tôi không nghĩ rằng những điều hữu hình có thể tách rời khỏi những điều vô hình.
    Và đó là một trong những thông điệp từ chương trình hôm nay là ngay cả cách bạn trông như thế nào, sự rạng rỡ của làn da, vẻ ngoài trẻ trung của bạn, hình dáng cơ thể của bạn. Và có nhiều hình dạng cơ thể khác nhau là hấp dẫn. Ý tôi không phải là chỉ có một hình dạng duy nhất, nhưng đây là những biểu hiện của những gì đang diễn ra bên trong. Bạn có khuyên dùng thực phẩm bổ sung không? Tôi biết bạn đã sản xuất ra thực phẩm bổ sung của riêng mình, cái mà tôi đang có ở đây. Và thực sự tôi đã uống nó trong khi chúng ta đang nói, gọi là 38 Terra, đúng không? 38 Terra. Và 38 Terra có nghĩa là 38 triệu. Vì vậy, điều này liên quan đến 38 triệu vi khuẩn sống trong cơ thể chúng ta. Và sản phẩm này được gọi là dinh dưỡng vi sinh vật hàng ngày. Vì vậy, trong sản phẩm này, chúng tôi đang sử dụng các thành phần cụ thể với liều lượng cụ thể đã được chứng minh lâm sàng là có tác dụng và có lợi cho cơ thể của bạn. Điều này bao gồm những thứ như cải thiện hệ vi sinh vật đường ruột của bạn. Nó cũng có nghĩa là cải thiện nhu động ruột của bạn. Chúng ta đã nói về việc đi từ Bristol một hoặc hai hoặc Bristol sáu hoặc bảy trở lại Bristol bốn. Đó chính là điều tôi đang nói đến ngay bây giờ, nhưng cũng là giảm triệu chứng tiêu hóa. Vì vậy, đây là những lợi ích mà chúng ta có thể nhận được từ việc sử dụng thường xuyên pre-biotic. Nó rất dễ dàng. Nó là bột. Bạn đã uống nó. Tôi nghĩ nó khá ngon. Tôi không biết bạn nghĩ sao. Tôi thật sự sốc. Ừ. Và nó rất ngon. Vâng, tươi mát. Thực sự tôi đã uống hết rồi. Tôi đã bắt đầu cuộc phỏng vấn với nó trong chai này và giờ thì nó đã hết. Mọi người có thể tìm thấy 38 Terra ở đâu? 38 Terra có sẵn trên website của chúng tôi. Vì vậy, bạn có thể vào 38terra, 38terra.com. Và chúng tôi sẽ ra mắt lần đầu tiên vào giữa tháng Giêng. Chúng tôi ra mắt ở Mỹ và Úc. Vì vậy, ở Vương quốc Anh, có thể sẽ khó khăn hơn để tiếp cận, nhưng hãy biết rằng nếu có đủ nhu cầu, chúng tôi sẽ phục vụ nhu cầu đó. Nhưng nếu tôi ở Vương quốc Anh, tôi vẫn có thể đặt hàng. Chỉ có thể có phí vận chuyển và những thứ như vậy. Chỉ cần thanh toán phí vận chuyển. Được rồi. Thật thú vị. Tôi đã học được rất nhiều hôm nay và thật điên rồ vì tôi không nghĩ mình còn nhiều thứ để học về hệ vi sinh đường ruột. Tôi đã có nhiều cuộc trò chuyện về điều đó, nhưng thực sự, nó đã truyền cảm hứng cho tôi. Nó đã cung cấp cho tôi một loại kế hoạch hành động để bắt đầu hành động trong cuộc sống của mình. Và nếu tôi chỉ muốn kết thúc lại, bạn biết đấy, những thông điệp cần lưu ý cho mọi người là gì? Ăn một loạt các loại thực vật, trái cây, rau củ, ngũ cốc nguyên hạt, hạt, quả hạch, và đậu, mỗi loại trong số này. Cà phê? Cà phê cũng tính. Tuyệt vời. Hoàn toàn. Vì vậy, hãy thêm sự đa dạng vào chế độ ăn uống của bạn. Thêm thực phẩm lên men vào chế độ ăn của bạn. Đi ra ngoài và tập thể dục. Ngủ ngon một đêm. Ôm người mà bạn quan tâm. Tập trung vào kết nối con người. Đối với tôi, những điều này là nơi ưu tiên nằm ở đó. Nhiều trong số những điều này, nhân tiện, hoàn toàn miễn phí. Chúng tôi có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi vị khách cuối cùng để lại một câu hỏi mà không biết sẽ để lại cho ai. Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là: Khi nào bạn cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc sống? Bạn có thể định nghĩa hạnh phúc theo bất kỳ cách nào bạn thích. Hạnh phúc là, tôi nghĩ, điều thực sự quan trọng. Và chúng ta, tôi nghĩ chúng ta có một vấn đề trong thế giới hôm nay với việc quá chú trọng vào những điều mang tính khách quan như tiền bạc. Và mất dấu những điều kém đo lường hơn. Tôi không biết bạn hạnh phúc ra sao ở nhà. Tôi không có ý tưởng nào, đúng không? Tôi có một ý tưởng về tình hình tài chính của bạn. Thế nhưng, đây là nơi bản chất của cuộc sống nằm. Đối với tôi, hạnh phúc của tôi đến từ gia đình mình. Đó là phần của tôi mà bạn sẽ không biết trừ khi bạn thực sự là bạn tôi ở Charleston, South Carolina và dành thời gian với tôi, con người thật sự, đúng không? Nhưng bất kể những gì bạn thấy qua camera này hoặc trong tập này, chúng tôi là những con người thực sự với những cuộc sống thực sự. Và đối với tôi, hạnh phúc của tôi đến từ việc theo đuổi những điều gì đó cùng với gia đình mình, làm mọi thứ trong khả năng của mình để chiến đấu vì họ. Và cũng chỉ để tận hưởng thời gian bên họ. Đó là điều quan trọng. Đó là một câu trả lời tuyệt vời. Cảm ơn bạn rất nhiều, Tiến sĩ Will. Bạn có khả năng giao tiếp tuyệt vời, nhưng bạn cũng có một kho tàng kiến thức không thể sánh kịp liên quan đến những vấn đề mà chúng ta đang nói hôm nay. Và thật sự, thật sự đáng kinh ngạc. Bạn thật sự, thật sự đáng kinh ngạc. Và bạn đang làm rất nhiều công việc tuyệt vời cho rất nhiều người, bởi vì cho đến cách đây vài năm, tôi mới học về hệ vi sinh đường ruột. Và tôi biết bởi vì tôi có thể thấy dữ liệu rằng xã hội đang trên hành trình hiểu biết ngày càng nhiều về hệ vi sinh đường ruột. Và các nghiên cứu hàng năm xuất hiện đang đưa chúng ta đến gần hơn với sự hiểu biết đó. Và sự hiểu biết đó sẽ mở khóa những điều mà tất cả chúng ta đều hướng tới trong cuộc sống, mà kết thúc như bạn đã nói, đó là hạnh phúc. Vì vậy, đó là công việc bạn đang làm. Bạn đang tăng cường hạnh phúc cộng đồng. Và tôi nghĩ đó là một sứ mệnh cực kỳ đáng giá. Vì vậy, tôi cảm ơn bạn về điều đó. Thay mặt cho tất cả những người đang lắng nghe hôm nay đã đến phần này trong cuộc trò chuyện và không có cách nào để liên lạc trực tiếp với bạn. Cảm ơn bạn thay mặt cho tất cả chúng tôi. Cảm ơn bạn. Tôi rất vinh hạnh được tham gia chương trình cùng bạn. Và cho những người muốn tiếp tục cuộc trò chuyện đó, đây là lý do tại sao tôi đưa mọi thứ ra thế giới. Và bạn có thể tìm thấy tôi trên mạng xã hội dưới tên Gut Health MD, Instagram, Facebook. Tôi có mặt trên TikTok, nhưng tôi nghĩ một đứa trẻ 14 tuổi đã lấy mất tên tài khoản của tôi. Vì vậy, Gut Health MD underscore là cách bạn sẽ tìm thấy tôi ở đó. Nhưng bạn cũng có thể vào website của tôi, theplantfedgut.com, đăng ký nhận bản tin email miễn phí của tôi. Đó là cách tôi giao tiếp, như tôi nghĩ là hiệu quả nhất, tôi phân tích các nghiên cứu ở đó. Vì vậy, hãy đến và đăng ký nhận bản tin email của tôi. Và nếu bạn muốn kiểm tra 38 Terra, bạn cũng có thể tìm hiểu thêm ở đó. Tôi sẽ đưa mọi thứ vào ghi chú của chương trình. Tôi cũng sẽ đưa vào ghi chú chương trình, đây là lần đầu tiên tôi làm điều này.
    Tôi sẽ đưa tóm tắt cho cuộc trò chuyện này vào ghi chú chương trình.
    Và tóm tắt đó, về cơ bản, là tất cả các nghiên cứu mà nhóm của tôi đã thực hiện và họ đã tổng hợp lại thành khoảng 10 trang.
    Tôi nghĩ điều đó rất quan trọng vì chúng ta đã đề cập đến rất nhiều vấn đề ở đây hôm nay mà có thể ai đó chỉ nghe,
    người đang có trải nghiệm màn hình thứ hai, hoặc đang rửa bát, hoặc đang đi xe tàu, hay bất kỳ điều gì tương tự.
    Có rất nhiều thông tin ở đó.
    10 trang này bạn sẽ tìm thấy trong ghi chú chương trình, tóm tắt cuộc trò chuyện này, những điểm chính và những hiểu biết thực sự.
    Và đây là điều mà tôi thực sự sẽ bắt đầu làm thường xuyên.
    Ngoài ra, các tài liệu mà chúng ta đã thảo luận trong cuộc trò chuyện này, như Biểu đồ Phân Bristol
    và tất cả những thông tin khác mà bạn đã đề cập, mà tôi sẽ lấy từ bạn sau cuộc trò chuyện này,
    sẽ có trong ghi chú chương trình, bao gồm cả liên kết để tìm thấy bác sĩ Will trên tất cả các mạng xã hội và trang web của ông ấy.
    Thật tuyệt vời. Nghe thật thú vị. Tôi không thể đợi để kiểm tra điều đó.
    Bạn có cần một podcast để nghe tiếp theo không?
    Chúng tôi đã phát hiện rằng những người thích tập này cũng thường rất yêu thích một tập gần đây khác mà chúng tôi đã thực hiện.
    Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong phần mô tả bên dưới.
    Tôi biết bạn sẽ thích nó.
    [Nhạc]
    – 嘿,你在做什麼? – 在我們工作或睡覺時,將恆溫器設置為17度。
    我們這個冬天將透過一些我從Fortis B.C.獲得的簡單節能技巧,掌握我們的能源使用。
    喔,可以幫助節省能源還能省錢嗎?也許可以買那些配套的冬季外套?
    呃,不。我們也在控制整個匹配服裝的問題。
    在fortisbc.com/energysavingtips上發現低成本或無成本的節能技巧。
    – 配對的傑克森? – 拜託,不要。
    我這裡有各種不同形狀和大小的糞便樣本。
    是的。這告訴我們關於我們健康的什麼?
    嗯,如果你的糞便看起來像這樣,對我來說,那就是跟醫生談的理由。
    – 醫生威爾·古爾斯韋特。 – 我們是一位知名的腸道健康醫生。
    – 誰擁有這方面的豐富信息? – 我們可以透過飲食和生活方式的改變來改善我們的腸道健康。
    我們目前正面臨一場腸道健康問題的流行,而如果我們想成為健康的人類,
    我們絕對需要一個健康的腸道微生物組來實現這一點。
    那麼,讓我們來解析一下。首先,微生物是不可見的。
    在你的拇指上,微生物的數量與英國的人口數相等。
    真的嗎?而腸道微生物在控制你是否會遭受抑鬱症方面起著關鍵和重要的作用。
    因為95%的快樂荷爾蒙是由腸道產生的。
    它控制你的認知、記憶和能量水平。
    你的腸道是你作出決定的地方,而一項又一項的研究顯示,當人們攝取更多的食物時,
    不僅強化了腸道微生物,還會減輕體重。
    他們患心臟病的機率更低,診斷多種癌症的機率也更低。
    – 不會吧。 – 是的。
    – 你愛喝酒嗎? – 科學是明確的。
    當我們喝到宿醉的程度,這是脫水嗎?
    絕對不是。問題在於你已經對你的微生物組造成了重大損害。
    但腸道是寬容的,你今天做出的選擇在24小時內會對你的微生物組產生影響。
    我希望人們能夠吃一種飲食,在無限制的情況下吃到他們想要的任何食物,並仍然實現他們的體重目標。
    這完全是可能的,只需透過健康飲食。
    威爾博士,如果有人剛剛點擊了這個對話,而他們正在決定是否要繼續收聽,
    對這些人你會怎麼推銷?如果他們堅持下去會有哪些好處?
    歡迎來到我真心相信對於你來說將會是一次改變生命的對話,
    因為問題在於我們現在正生活在腸道健康問題的流行中。
    如果我們全面觀察,這是無處不在的。
    而這不僅僅是消化。這比這個要多得多。
    我們現在比以往任何時候都更需要這個,因為最終,如果我們想成為健康的人類,
    在我看來,這是我們應該為自己設定的最高目標之一,
    如果我們想成為健康的人類,我們絕對需要一個健康的腸道微生物組來實現這一點。
    你有什麼學術或專業背景?
    天哪,我們從哪裡開始呢?
    所以,我從范德堡大學獲得了化學學位。
    那是我的大學,我又去了喬治城大學,這是一所全國頂尖醫學院之一。
    我在西北大學作為內科住院醫生待了三年。
    在那裡我獲得了他們頒發的最高獎項。
    然後我成為首席醫療住院醫生,花了四年進行胃腸病學的培訓,並同時從事臨床研究。
    所以,我並沒有預料到當我完成所有這些之後,未來的生活中會繼續發表論文。
    但是現在,作為Zoe的美國醫療主任,我再次深入參與臨床研究。
    你提到了一個重要的G字,有關於胃腸病學。
    是的。
    那是什麼?
    我們是專門研究基本上是腸道、胃的專科醫生。
    所以,如果我要總結一下,我會說是肚子和臀部。
    肚子和臀部。
    是的。
    圍繞腸道微生物和腸道的一般對話自2006-2007年以來實際上快速增長。
    在那之前,老實說,我的理解是,根據我的了解,而我對醫生或醫院或研究不算太熟悉,
    在過去的兩年、三年,我才開始聽到有關腸道微生物的普遍性。
    關於健康的主要誤解是什麼?
    那個看著鏡子說「我不喜歡我看到的樣子。我感覺不好。」的人。他們感到脹氣,肚子疼。
    目前的思維方式會說是X,但你相信是Y。
    那是什麼呢?
    好吧,我認為所有這些最終都與我們的腸道微生物相關。
    而我認為這就是這段時間以來缺失的拼圖。
    這就像是一個黑箱子。
    如果你飲食良好,你的健康會改善。
    如果你這樣做,你的健康會改善。
    我們缺乏的是理解到所有這些選擇最終都影響了這些腸道微生物。
    而通過影響這些腸道微生物,你實際上可以改變你身體內的生理狀態。
    腸道微生物?
    是的。
    那是什麼?
    腸道微生物是我以膚淺的方式描述這些微生物的名稱,你現在不能看到它們。
    但是它們就在那裡。
    如果你舉起你的拇指,實際上在你的拇指上,有的微生物的數量與英國的人口數相當。
    真的嗎?
    它們覆蓋了我們整個身體,從我們的頭頂到腳尖。
    我們身體的每一個外部部分都被這些微生物覆蓋。
    但是主要的地方其實是在我們體內深處,也就是我們的結腸,即大腸。
    在那裡,你可以找到38兆的微生物。
    而當我說微生物時,是指它們是微觀的並且是活的。
    主要是細菌。
    此外,這些細菌可能也是真菌,可能是寄生蟲,可能是病毒。但是我們的腸道內主要集中著約38兆的這些細菌。因此,當我們談論腸道微生物組時,我們其實是指這些細菌。它們是怎麼進入我們體內的呢?一切都是從你母親的子宮開始的。如今的證據顯示,你實際上已經開始接觸這些微生物了。但在大多數情況下,直到羊水破裂之前你並沒有真正遇見它們。在那一刻,你第一次暴露於這個世界,而這個世界則布滿了微生物。所有活著的東西,無論是植物、動物、昆蟲還是我們自己,都擁有微生物組。因此,當母親的羊水破裂時,這些微生物就進入了子宮,而你第一次與它們相遇。當你通過產道的時候,你特別地暴露於這些微生物中。這基本上就像自然的方式在說:“嗨,歡迎來到這個世界,認識你的夥伴吧。”它們將會伴隨你度過餘生。它們會幫助你,讓你變得更健康。這是超過十億年前共同演化的結果。我們一直在進化,這真是不可思議,因為人類只存在了三四百萬年。但這些微生物卻是地球上第一生命,所有生命都是與這些微生物一起進化的。舉例來說,我們的免疫系統正是人類出現前十億年開始演化的產物。我們總是將自己視為一個有機體,但你卻提出了一個觀點,認為我可能是三十六兆或者你所說的某種有機體的組合,我們稱你為超有機體。這聽起來像是一個漫威角色,這很酷,我們樂意接受,但這其實是完全正確的,因為問題是如果我們將這些微生物從你身上去除,假設你知道,我們可以談談1970年代的泡泡男孩,他們實際上這樣做過。他們嘗試讓一名孩子在無菌的世界中生活,因為他有特定的免疫缺陷。因此,他們的想法是,如果將他與所有細菌隔離,那麼他就不會有問題。但是問題是,這樣生活會有後果。我們需要這些微生物。因此,在這一共同演化的過程中,從最早的人類開始,我們學會了信任這些微生物。我們信任它們,在一些對我們人類至關重要的事情上。我們允許它們融入我們的生理機能中,換句話說,如果沒有它們,我們就麻煩了。這包括消化、分解食物——對我來說,這是生命的本質。你無法將能量進入你的體內而不依賴這些微生物,而它們幫助我們實現這個目標,同時它們也訓練我們的免疫系統。我們剛才談到了出生時會發生的事情,那是訓練免疫系統的開端。在生命的前三年,這對於你是否會在未來出現過敏問題、自身免疫問題有巨大的影響。它們影響我們的代謝。我們Zoey的研究者已經明確顯示,它們在控制你餐後的血糖、血脂反應方面起著關鍵和必要的作用。它們影響你的情緒、實際的能量水平、是否受抑鬱症影響,你的認知、記憶、集中能力,所有這些都受到這些微生物的影響。它們也影響我們的荷爾蒙。在女性中,例如,與腸道微生物組損傷相關的子宮內膜異位症、多囊卵巢綜合徵,在男性中的勃起功能障礙,其實,老實說,這個話題談得不夠多。也許是因為我們對此有偏見,但對於有這個問題的男性來說,這是對他們來說最重要的問題。因此,當你考慮所有這些事情,無論是消化、免疫系統、代謝、荷爾蒙、情緒、大腦健康,對我來說,這是一個概述,涵蓋了從我作為醫生的角度來看人類健康所有重要的方面。那我的腸道微生物組跟你的有什麼不同嗎?我們每個人體內都有不同的“叢林”?我們都各不相同,而這就是讓我們實際上有深刻差異的原因之一。坦白說,這真是令人震驚。如果我們查看你的基因密碼和我的基因密碼,儘管顯然我們是不同的人,但我們的基因密碼會有99.99%的相似度。人類之間的基因差異其實只是一小部分。但我們的微生物組,這38兆生活在我們體內的微生物,卻可能是完全不同的。因此,舉個經典例子,假設你有一個同卵雙胞胎兄弟。好吧,你們共享完全相同的基因代碼。在大多數情況下,你們共享同樣的母親。你們將共享相同的童年和在很大程度上相似的成長環境以及飲食等等。我們的研究顯示,即使來自完全相同的地方,只有約25%的微生物會是共享的,你們的微生物將有75%或更多是不同的。因此,你我之間,肯定很難準確說明。如果我們的飲食非常相似,那麼我們的微生物組更可能相似,但它仍然會是不同的。那麼有多少呢?所以我有双胞胎,但我們的腸道微生物組是完全不同的,這些生活在我們體內的微生物。我們的微生物組與疾病有多大關聯呢,像這樣的事情?在你看來,多少百分比的疾病你認為與腸道微生物組有關聯?嗯,全球來看,這很難說,對吧?很難給出一個確切的數字。我想你必須去一個個狀況來說,但我會這樣說。
    我的天啊,你知道,作為一名腸胃科醫生,我之所以對這個話題充滿興趣,是因為我堅信並且一直相信這是事實,每一位走進我診室看病的人都有腸道微生物群的問題,對吧?像腸易激綜合症、克羅恩病、潰瘍性結腸炎、麩質過敏症、胃食道逆流等等,這些症狀。當我們研究每一個案例時,我們會發現他們都有問題。但另外一方面,如果擴大這個範疇,我總是會這樣做,你知道,我即將要去看一位病人。我會走進房間,拆下門上的病歷,對吧?如果你是病人,你會聽到你在房間裡,然後聽到病歷被拿下的聲音。醫生翻開病歷,我會做什麼?我會看看他們的病歷記錄。而當你查看時,你會看到一長串與腸道微生物群損害有關的病症清單。因此,他們來找我是因為像腸易激綜合症這樣的消化問題。但當我查看時,我看到他們有高脂血症、高血壓、2型糖尿病、重度抑鬱症病史。他們可能還有自體免疫疾病,對吧?這樣一來,就開始涉及這些不同的系統,這些我們傳統上並未將其與腸道微生物群聯繫起來的免疫、自體免疫問題、代謝問題、認知問題或情緒問題。儘管如此,它們是相互關聯的。因此對我來說,對於這位特定的病人,我是否需要通過糞便檢查來告訴我他們的腸道受損?絕對不需要。這已經很明顯了。
    那麼,我們的腸道微生物群和免疫系統之間有什麼關係呢?我正在閱讀你的書的導言,裡面說70%的免疫系統位於腸道裡。是的。你的腸道壁實際上是你的免疫系統的家。我們傳統上會認為骨髓是免疫系統存在的地方,這是不正確的。那裡是免疫細胞出生的地方,但接著它們基本上會移動出去,並在你的腸道壁內居住。順便說一句,從進化的角度來看,這完全說得通,因為我們的腸道實際上是我們身體中最脆弱的部分。這是我們與外界接觸的地方。你的皮膚,您可能會這麼想。不,您的皮膚是一面牆壁。腸道是你實際上在做出決策的地方。我是否吸收並讓這些物質進入身體,還是拒絕並將其留在外面?為了幫助促進這一過程,是的,我們確實需要免疫系統在那裡。但我們還需要的另一件事是需要一個屏障。我們需要某種東西來基本上將腸道內部與外部隔開。因此,我們擁有的稱為上皮層。這是相當簡單的。考慮到這對我們身體的重要性,它只是一層由這種稱為緊密連接的水泥樣物質併在一起的細胞。它們在一側有70%的免疫系統,而在另一側則是38萬億微生物。當這個屏障崩潰時,這就是內部腸道的東西如何進入你的身體。進入你的血液,可能導致全身性感染,然後免疫系統被迫作出反應。當我們有感染的時候,這是非常重要的。我們有免疫系統來保護我們,正是為了在那種情況下。但是在21世紀會發生什麼呢?從20世紀開始的是慢性炎症。而慢性炎症是由破損的屏障所引起的。當腸道屏障崩壞時,我們就讓本不應該進入我們體內的東西獲得了通行權。結果是,免疫系統持續處於活躍狀態,因為它不斷試圖清除東西,因為屏障已經破壞。
    至於那些想知道的人,醫生B,那麼我們如何修復屏障呢?雖然不想把這個問題丟給你,史蒂芬,但請說明。答案是微生物。答案就是微生物,因為它們是腸道屏障的管理者。它們幫助每三或四天修復一次。事實上,你每三到四天就會徹底改變和重建你的腸道屏障。因此,它不是你出生時的那一個,而是你在過去三、四天內發展的那一個。當它重新生成時,我們需要這些腸道微生物來幫助我們形成強大的腸道屏障。由於它不斷地更新,這就是微生物進入的地方,而它們是至關重要的。再次強調,當你提及微生物時,你正在談論的是存在於我們腸道中的細菌、酵母、寄生蟲和病毒。它們的壽命有多長?你說它們三天內會更新。這是否意味著它們的壽命通常是三天?所以腸道屏障每三天更新一次,是的。所以,那些是人類細胞,並不是微生物。好的,好的。所以那些是你的人類細胞,將微生物與免疫系統和你身體分開。這些微生物,它們實際上每20分鐘就會更新一次。它們每20分鐘就會死亡嗎?不一定是死亡,而是繁殖。繁殖,好吧。因此,如果我們這樣思考,如果你現在腸道裡有一種微生物,然後我們給它餵食一些東西,無論是好東西還是壞東西,無論它是什麼,24小時後,這種微生物就會繁殖出至少一千個新微生物。所以如果你考慮到這裡的增幅能力,從一個開始,24小時後變成一千個,這是令人難以置信的。
    在你書的引言中,有一種非常有趣的重新框架,這其實非常簡單,但它讓你思考我們所吃的東西和我們如何進食,這在我認為是一個強而有力的思考框架。你提到每個人每天平均攝取1.3公斤食物,為了簡化計算,大約是每年475公斤食物,這意味著我們在一生中將消耗約36,300公斤食物。相較於我們攝取的幾毫克藥物,這讓人真正意識到,食物實際上是在任何時候都為我們的身體提供的藥物。我們認為食物只是這裡的能量來源,用來滿足飢餓,而藥物則是用來修復身體的東西。
    但事實上,在你一生中攝取的36,000公斤食物中,對你的醫療健康、生理健康以及腸道健康影響最大的,當然就是食物。食物便是藥物。我認為這裡有兩個重要的收穫,因為其實在2014年有一項研究改變了我的生活。這項研究發表在《自然》期刊,這是全球頂尖的期刊之一,作者是來自杜克大學的沃倫·大衛。你必須了解,若回溯到近10年前,我們當時不知道食物是否會改變人類的微生物。我們在老鼠身上知道這一點,但這與人類並不相同。老鼠並不是人類。因此,他們想證明這一點,讓人們分別接受截然相反的飲食,即完全100%的植物性飲食與完全100%的動物性飲食。這只是一個為期五天的研究,這很有趣,因為在五天內你能看到巨大的結果。
    這項研究的一個關鍵收穫是,你今天所做的選擇在24小時內會對你的微生物群產生影響。在那項研究中,當他們在24小時後改變了一個人的飲食時,你可以看到事情已經開始改變。因此,這裡另一個值得注意的要點是,腸道是寬容的。我的意思是,某種程度上,你只能對它施加一定的壓力,但腸道是寬容的。所以這並不意味著有些食物可以在桌上,有些食物就不能。桌上的所有食物都是可以的,但我們希望的是要創造一種對那些高品質食物的消費不成比例的情況。因為當我們這樣做時,我們實際上是在提振這些微生物。
    解釋一下食物與微生物的影響過程。所以這是否就像是給某些微生物澆水?這可以用簡單的術語來理解嗎?這些微生物和你我一樣活著,史蒂芬,我們需要進食。如果我不吃,我會非常焦躁,它們也是如此。但事實上,它們之所以選擇在你的腸道內定居是因為它們能獲取營養。你為它們提供了這一點。你外出尋找食物並將其送給它們。進入你嘴巴的任何東西,不論是什麼,都會與這些微生物接觸,它們會消耗它。這將成為它們的能量來源,因為它們是活的,它們需要能量。因此,你所做出的選擇會影響哪些微生物能夠進食。所以並非每一種微生物都喜歡羽衣甘藍,也並非每一種微生物都喜歡糖,但確實有一些微生物喜歡糖,有一些微生物喜歡羽衣甘藍。當你做出這些選擇時,無論它是什麼,那些選擇最終會餵養特定的家族和微生物,提升它們,讓它們茁壯成長。
    所以當我們談論改善飲食質量時,如果你聽我談論纖維驅動的飲食,這是我在2018年開始公開分享的訊息,這本書在2020年出版。或者如果你聽聽蒂姆·斯佩克特,他發表了我即將談論的論文,科學是明確的。提升微生物的最佳方法是吃各種各樣的植物。現在,蒂姆·斯佩克特在他最初發表的論文中提到,這稱為美國腸道計畫,但順便提一下,英國腸道計畫是這項研究的重要組成部分。在那項研究中,你必須理解他們得出的魔術數字是30。這與他們用來測量的技術有很大關係,這並不意味著29不好而30就很棒。這是一個範疇。每週攝取30種不同的植物。是的,每週攝取30種不同的植物。
    所以關鍵是我們想要各種各樣的植物,而每一種植物的選擇最終都是促進健康腸道微生物群的燃料。因此這包括水果、蔬菜、全穀物、種子、堅果和豆類。這不僅僅是蔬菜,並且不僅僅是羽衣甘藍。對我來說,無論是作為醫生還是作為作者,我始終試圖做到的一點是,我想在參與者當前處於什麼樣的位置。假如我在進行諮詢,我想了解你現在的情況。然後我們將設置現實的目標。因此,對於每週攝取10種不同植物的人來說,這其實是比我10年前所攝取的還要多,突然想要達到30將會相當艱難。而當這變得艱難時,它更可能變得不可持續。我會從10增加到15,而當你達到15時,我將會慶祝。
    在西方世界,例如美國、英國和歐洲,普通人每週攝取多少種植物?你知道嗎?我相信在美國腸道計畫中,這個數字大約是10到15種。當時只有少數人每週達到30種。在這項研究中很有趣的是,當我做了我的Zoe測試,獲得結果後,確實顯示我與我的伴侶相比,腸道微生物群相當狹窄。
    我在思考這件事時,心裡想,無論我們去哪裡,無論是去哪家餐廳,她總是點新奇的食物。如果你看看我們的冰箱,裡面都是芝麻醬以及各種植物,特別是在冰箱的上層。裡面全是發酵的食物。她的飲食習慣就像兔子一樣,什麼都吃,還吃得很多樣化,總是試新東西,然後是我。我喜歡我喜歡的東西。如果我去餐廳的話,任何跟我一起去過三次餐廳的人都可以為我點餐,因為他們知道,在我拿到Zoe的結果之前,這個結果有點驚人,因為她的微生物群就像亞馬遜雨林,而我的則就像你知道的,在街道盡頭的小公園。我認為從你喜歡的食物開始是很重要的。是的,我們大家都是你描述的那樣,但問題在於找到推動自己前進的動力。對我來說,這是拼圖的一部分。再一次,這曾是一個黑箱。我們對腸道微生物組一無所知。我們只不過在接受一些營養學的觀念的影響。現在這一切填補了那些空白,使我們明白,等一下,不,營養影響微生物,而微生物影響我們作為人類的身體。現在我們可以把這些點連接起來。對我來說,知道這些存在,以及知道這些選擇,每一餐都是跟隨這個理念並將多樣性添加到你的餐盤中的機會,讓我感到非常有力量和激勵。但是你提到你的伴侶在吃發酵食物,這是一門失落的藝術。西方世界的人們並沒有消費發酵食物。而研究越來越清晰且突顯出這一點,實際上,斯坦福大學有一項引人入勝的隨機對照試驗。這項介入措施是為那些沒有消費發酵食物的人添加發酵食物到飲食中。他們發現八週之後,他們的腸道微生物多樣性有所增加。那意味著什麼?如果你的微生物就像街道盡頭的公園,那麼添加發酵食物,我們就可以把它變成叢林。給我一些發酵食物的例子,發酵的部分是什麼?那意味著什麼?首先,我們提到地球上所有的生命都有微生物群。所以,有一項有趣的研究分析了蘋果的微生物群,發現當你吃一顆蘋果時,比如你從水果碗中抓起一顆蘋果。那個蘋果大約有一億個微生物是它的一部分。所以它們已經存在了。而這些微生物一直參與著蘋果的生命週期,幫助它從花發育成水果。好的,這些微生物也參與著那顆蘋果的生命週期。當蘋果開始腐爛時,正是這些微生物在起作用。事實上,我要說,當食物腐爛時,我實際上會感到安心。如果食物沒有腐爛,我們應該擔心。這些微生物幫助促進了腐爛的過程。這是因為地球正在把它重新吸收回來。這是生命之循環,最終會變成土壤。現在,發酵就是我們實際上抓住這一過程,並幾乎像魔術師一樣控制它。我們正在塑造這一過程。我們賦予某些微生物權力來保護這些食物,讓它不腐爛,而它們改變了這些食物。因此,如果你拿一顆白菜,你知道的,對這個白菜不需要做任何特殊的處理。你只需要在農夫市集中買白菜。切碎它,放進罐子裡,壓實,然後添加海鹽的鹽水溶液。然後把它放進一個涼爽的地方,給它一個星期。你將會有酸菜,酸菜不是鹹的白菜。它是酸的、苦的、酸性的,是美味的。當你自己製作時,這完全不同於我從罐頭裡長大的酸菜,那種酸菜是軟的,令人噁心。所以這就是發酵。它是一種轉變。微生物,特別是細菌和酵母正在為我們轉變食物。當它們這樣做的時候,它們也在進食。因此,因為它們吃,所以變得更強壯,並且繁殖。所以你正在創造一種高微生物的食物,我們可以稱之為益生菌。它已經轉變以釋放營養,我們可以稱之為益生元。益生元是我們食物中實際上餵養我們內部微生物的部分。這是它們的食物,益生元,而它們釋放出新化合物,可以對你的身體產生有益的影響,我們稱之為後生物。你在那一罐酸菜裡可以找到所有這些。所以對我來說,這是一種超級食物,可能是酸菜,可能是泡菜,醃黃瓜,比如說醃黃瓜不是指醋的東西。順便說,醋是發酵的產物。但醃黃瓜從來不應該是,把黃瓜和一些醋放在一起就可以的東西。真正的醃黃瓜是這樣的,你把黃瓜放進去,並不削皮。你讓表面的微生物發揮它們的作用。然後你把它們放進鹽水溶液中,加些莳蘿、大蒜、黑胡椒粒。幾天後,你就會得到一個醃黃瓜。我想要確保我非常清楚你提到的三種益生元。因此,益生元是微生物的食物。益生菌是微生物本身。然後後生物是微生物製造的化合物。這大致是正確的嗎?這大致是正確的。還有一個小的警告,那就是對於這些東西,益生元和益生菌,它們必須對人類產生有益的影響才能算數。好的。所以我們不能叫它益生元,因為它僅僅對微生物產生影響。糖對微生物有影響。這不是益生元。啊,明白了。
    好的。
    那麼,益生菌也同樣如此。
    現在,大多數人對益生菌的原始概念來源於膠囊,對吧?
    我們之所以能稱之為益生菌,是因為通過臨床研究,我們已經證明了,膠囊中某些特定類型的細菌或酵母在某些情況下被發現對人類有益。
    所以益生元是一種食物。
    益生菌實際上是活的。
    沒錯。
    而後生菌則是死的。
    那是一種由活的東西產生的化合物。
    是的。
    所有這些的關鍵在於後生菌。
    這些東西可能對我們人類完全有益且良好。
    一個例子就是短鏈脂肪酸。
    短鏈脂肪酸是消耗纖維或耐消化澱粉的產物。
    它們與你的微生物接觸。
    再次重申,如果你是無菌的,則無法獲得這些東西。
    我可以只喝罐裝的後生菌嗎?
    難道沒有可以直接喝的後生菌罐嗎?
    好吧,所以目前有些補充劑裡已經出現這些後生菌。
    好的。
    我對這些的看法,以及我實際上與一些營養補充品行業的人討論過的一個問題是,讓我們不要假設這樣的補充劑會產生與高纖維飲食完全相同的效果。
    這並不相同。
    那麼,讓我們來談談那些東西會發生什麼。
    我假設後生菌化合物是擁有所有健康益處的東西。
    所以腸道微生物群之所以如此健康,這些微生物之所以如此有益的原因是因為它們能夠產生後生菌。
    而這些後生菌以不同的方式幫助我們的身體。
    是的。
    所以我們之前提到過,我們有這個腸道屏障,這對於保護我們的免疫系統至關重要。
    我提到過,這些微生物是這個屏障的守護者。
    正是這些後生菌。
    是短鏈脂肪酸,比如丁酸、乙酸和丙酸,正是這些細菌產生的物質修建了這個牆壁。
    當你想要建立你的防禦,保護你的身體並減少炎症時,你需要更多的這些。
    現在,這不是它們唯一的功能。
    這些後生菌短鏈脂肪酸還直接影響你的免疫系統,直接影響你的新陳代謝,進入你的血液,傳遍整個身體,穿越血腦屏障。
    它們能夠實際獲取進入你的大腦,並影響你的大腦。
    我們可以談談它們能以不同方式做到這一點。
    但重點是,這才是真正重要的,因為微生物產生了這些短鏈脂肪酸,而這些短鏈脂肪酸在整個身體中具有療效。
    當我們看到人類研究,探討纖維消耗及其對我們作為人類的益處時,我希望每個人都能理解,纖維之所以對我們有益的原因是因為纖維與微生物接觸。
    這就是發生的事情。
    新陳代謝。
    最近我學到了一些關於新陳代謝的知識。
    當人們想到新陳代謝時,他們會想到我處理食物的速度。
    因此社會上有人會說,我的新陳代謝很快,這意味著他們可能會相當瘦。
    新陳代謝較慢意味著,你知道,我可能需要更長的時間來處理我的食物。
    我的腸道和我的新陳代謝之間的關係是什麼?
    我可能在這裡錯誤地定義了新陳代謝,但這個關係是什麼?
    好吧,新陳代謝基本上是處理能量的貨幣。
    所以,它是驅動我們人類的引擎。
    那麼這些微生物如何影響我們的新陳代謝呢?
    我們在Zoey進行了一項直接研究,稱為預測一號研究。
    在這項研究中,我們在尋找什麼能預測你在吃這種食物後的血糖反應或餐後的血脂反應。
    當你開始把這些東西排成行時,它們是各自不同的。
    它們並不相同。
    但是如果你看兩者,腸道微生物群在每一方面都發揮著重要且關鍵的角色。
    換句話說,如果我們知道你的腸道微生物是什麼,那麼這可以幫助我們理解你為什麼會有高血糖、為什麼會有低血糖。
    現在,如果我們想深入探討一下這實際上是如何發生的,它許多方面都回到了這些短鏈脂肪酸。
    它們不是唯一的原因。
    在某些方面,我們可能過於簡化了這個問題。
    所以我想讓每個人清楚。
    還有其他事情在發生。
    但這些短鏈脂肪酸,基本上能夠激活某些受體和細胞,這將使我們對胰島素更敏感,減少脂肪儲存,增強脂肪燃燒。
    所以,總的來說,當我們想到這些新陳代謝的測量時,因為有某些事物,比如血糖反應、血脂、膽固醇水平。
    內臟脂肪,即存在於我們胃部周圍的脂肪。
    當你查看所有這些東西時,腸道微生物在調節每一項中都發揮著重要作用,而短鏈脂肪酸往往是關鍵。
    我在你的書中讀到,60%的便便是細菌,這讓我驚訝不已。
    是的,我認為這是一個重要的話題,因為我們對便便有污名化的傾向。
    我們不應該去看馬桶裡的東西。
    我們應該去看馬桶裡的東西。
    原因是,如果我是心臟病醫生,我會過來檢查你的脈搏。
    我會聽你的心臟。
    這些生命體徵會讓我對你在基本層面上的心血管健康狀況有所了解。
    好的。
    我是一名腸胃科醫生。
    如果我想了解你和你的身體的基本情況,我需要知道你的排便情況。
    以及你的糞便看起來怎麼樣,因為60%是微生物來源,這不僅僅是食物的排泄物。
    你的糞便樣子,可以讓我深入了解你的腸道健康。
    我們其實證明過這一點。
    我們在Zoe進行了一項研究,叫做「藍色糞便」,我們給人們吃了藍色的鬆餅。
    裡面含有藍色食品染料,這其實很簡單。
    你吃鬆餅,然後等著看它們何時出現在馬桶裡。
    根據這段時間,基本上就是你的腸道通過時間,藍色染料通過你腸道的時間。
    我們可以告訴你你腸道微生物組的情況。
    我們可以談論心血管風險。
    我們可以談論內臟脂肪。
    這些都很簡單地與你吃藍色鬆餅的腸道通過時間有關。
    所以今天你我討論的許多事情,
    無論是腸道連接到我們的代謝、免疫系統還是其他任何事,
    我們都可以將它們與這些簡單的指標聯繫起來,比如你的糞便看起來怎麼樣?
    或者你需要多長時間排便?
    腸道通過時間,這真的很有趣。
    我也想談談糞便,但腸道通過時間,
    就是從一個鬆餅到馬桶的時間。
    那麼,高腸道通過時間比低腸道通過時間好嗎?
    是什麼決定我腸道通過時間好壞的呢?
    好的,所以腸道通過時間是這整個消化系統健康的一個個人指標。
    順便說一句,為什麼你用藍色染料,而不是吃甜菜什麼的,
    是因為藍色染料,我們已經在臨床上驗證過了。
    這篇論文發表在《Gut》雜誌上,這是歐洲頂尖的腸胃病學期刊。
    我們可以利用幾個特定的時間點來切割這些測量。
    第一個是14小時。
    如果你的時間少於14小時,那是非常快的。
    另一個是58小時。
    如果你的時間超過58小時,那是非常慢的。
    好的。
    所以你吃這些鬆餅,然後記錄它們何時出現?
    平均而言,人的數據大約是在24小時到48小時之間。
    通常是在吃鬆餅後的1到2天,這時你會開始看到這些。
    這兩者都被認為是正常的。
    現在,如果我們把這些數據分為少於14小時、超過58小時,
    或者這兩個峰值在24小時和48小時,你會開始看到這四組。
    並且這四組中,每一組的腸道微生物組都是略有不同的,有著不同的腸道多樣性。
    我們可以在這些指標和人們的飲食之間建立聯繫。
    所以高纖維攝入者大多數出現在中間,這意味著正常。
    而低纖維攝入者則出現在外面。
    這讓我們回想到纖維的一個有趣特性,
    就是無論你是腹瀉還是便秘,只有一件事可以糾正這兩個問題。
    腹瀉和便秘都是通過膳食纖維來修正的。
    它有助於正規化我們的糞便,讓它回到中間。
    在一個理想的世界裡,我們希望達到什麼?
    我們希望通常一天排便一次。
    所以你希望你的腸道通過時間大約是24小時或更短。
    不過作為一個不健康的人,如果出現糞便需要兩天的情況。
    不,我不會將他們歸類為不健康。
    但我確實認為這是我們可以觀察的點之一。
    這是簡單的,幾乎是免費並且我們所有人都可以在家嘗試。
    那麼,是的,如果有人每天上廁所三四次或更多,
    那麼可能存在纖維問題。
    這可能確實是一個纖維問題。
    如果他們持續便秘,這也可能是問題的核心。
    一般來說,是的。
    現在,我要說的是纖維並不像我希望的那樣簡單。
    我之所以提到這一點,是因為對於那些纖維攝取量低的人
    他們可能會遭受這些問題,增加纖維對他們來說很困難。
    而且許多人在這方面做得太快時會感到不適。
    這會讓他們感到不適。
    我十年前也正處於同樣的境地。
    如果我試著吃像加了許多豆子的辣椒,我就會不開心。
    所以我更願意避免那種食物。
    所以我想表達的重點是,人們在纖維方面的困難
    是因為我們完全依賴腸道微生物來幫助我們消化纖維。
    我們沒有酶來分解纖維。
    腸道微生物在進行這個工作。
    所以如果你有損壞的微生物組,並且你從不吃纖維,你不能指望你的微生物能很好地消化纖維。
    我們的微生物,它們學習並變得擅長於我們讓它們練習的東西。
    所以當我們開始添加更多的纖維時,我建議的方式是從少量開始,然後逐漸增加。
    這意味著在幾週甚至幾個月內慢慢地添加一點點。
    這使得你的腸道微生物基本上能夠跟上並適應你所做的事情。
    那麼,關於糞便移植呢?
    你說如果我們的腸道微生物組受損,那麼它不會很好地處理纖維。
    那麼我能不能直接把某人的糞便(其中60%是微生物)吃掉?
    或者做某種糞便移植,我把它放到我身體裡?
    這其實是正在進行的。
    現在我們正在進行糞便移植,這是從捐贈者身上取得的糞便,然後將其放入一名患有名為C. diff的感染症的人體內。我們已經這樣做超過十年了,這是非常吸引人的。關於人類的糞便移植研究並不像C. diff那麼成功,因此我們希望能夠說我們可以用糞便移植來治療潰瘍性結腸炎,這是一種炎症性腸病。然而,總的來說,今天的情況是我們似乎無法這樣做。但我們在這個主題的一項研究中發現了一些有趣的事情,那就是有一項研究,其中有幾個潰瘍性結腸炎患者在糞便移植後達到緩解,這意味著他們的疾病不再活動。他們詢問了什麼是獨特之處,發現他們都有同一位捐贈者。因此我們認為,可能對於某些特定的疾病來說,會有特定的捐贈者,這樣他們有可能解決這些問題。因為在根本上,這是腸道問題。我認為糞便移植的未來是非常有希望的,但找出這些捐贈者的複雜性很高。比如說,我是否可以成為某種特定疾病的好捐贈者,即使我自己都沒有這種疾病且對其一無所知?有可能,這正是我們需要搞清楚的問題。那麼,這些糞便移植是如何發生的?是口服還是有其他方式?他們是在注射這些糞便?還是把它放到他們的身體裡?他們到底在做什麼?有幾種方法。傳統的方式是結腸鏡檢查。我的施行方式是患者來接受結腸鏡檢查,當時他們完全沉睡,對周圍的一切毫無感知。在這個過程中,我基本上會釋放這些物質。這是一種液體,並沒有聽起來那麼噁心。所以那就是一根管子進入肛門。結腸鏡檢查?對的,這是進入肛門的管子。好的。是的,這是一根進入肛門的管子。現在,近幾年出現的最新技術是他們可以實際上將糞便風乾。因此,他們通過凍乾將其放入膠囊中。你必須吃大量的膠囊才能做到這一點,但這是一種類似的選擇。你可以開始服用這個。我認為有趣的是,膠囊破了。希望不會這樣。我是說,我曾經有幾個 Omega-3 膠囊破了,真是噩夢。所以,哦,天哪,這不是我們想要的情況。對。嗯,我們正在過渡的方向是,過去是這麼大的事件。你必須進來接受這個巨大的手術,也就是結腸鏡檢查。重複這樣做根本無法持續,這是不現實的。現在我們進入了可以每天這樣做的可能性。你可以每天服用你的糞便膠囊。真希望能成為那家公司的CEO,那會非常有趣。我是說,我認為,這將會發生。你只需要,是的,但我認為技術已經到位了。技術已經存在了。那么我們需要什麼呢?我們需要確定誰是這些適當的捐贈者,並且我們需要進行臨床試驗來證明這是可行的。但對我而言,這是超級益生菌,因為它不僅僅是你知道的,最多益生菌只是單一的一種菌株,而它們可能是有益的。我不會以任何方式貶低益生菌,它們絕對可以是有益的。但我們正在討論的是一個新的未來,實際上是重建健康的微生物群。史蒂芬,談到這個話題,真是太吸引人了,因為一些在這個領域中的人擔心世界在微生物方面的走向。對吧?所以一直有這樣一個觀念,你可能聽過,就是說發生了一次大滅絕事件,許多動物物種正在死亡,並且消失了。微生物科學家們擔心,因為在微生物層面發生了同樣的事情。因此,如果你將我們西方人的微生物群與在非洲生活的更原始環境中的人進行比較,我們擁有的微生物只有他們的一半。所以這些科學家正在說,如果在那些人身上發現的微生物,對我們是必需的,怎麼辦?如果我們進化了,它們對我們是必需的呢?所以他們創建了一個庫,收集這些原始部落人民的糞便樣本,以防萬一,結果顯示唯一的回歸方式就是實際上取用這些人的糞便,製造出能幫助重建我們微生物群的超級益生菌。我被這個想法深深吸引,未來會有一系列像糞便膠囊這樣的補充劑。我不認為這會是補充劑。我認為這將是完全受監管的。我所說的意思是,補充劑和藥品之間的監管是有所不同的。我不認為他們會有其他選擇,只能在與藥物相同的水平上進行監管。因為在我腦海中,我有這個想法,你知道,如果這真的起飛了,擁有好糞便的人將會是,非常昂貴的。兄弟,我覺得我的行情正在上漲。如果你想要我的糞便,你必須為此付費。但是如果你只是依賴這一點,那會很昂貴,因為你健康,每天上一次廁所,這會像黃金一樣珍貴。這就是最吸引人的地方。糞便正在創造史上最大的復出。也許這就是我們生活在後人工智慧的世界中。也許這是我們交易的貨幣,你知道我在說什麼?因為我們將沒有其他事情可做。所以,我知道,天啊,這真是一個對未來既黑暗又令人不安的願景。
    但我可以了解這種情況是有可能的。
    我的意思是,我確實認為,考慮到我們曾經貶低為完全無價值的東西,現在卻成為醫生在醫院中施用以治療無法治癒的感染的強大療法,這是一個非常令人著迷的想法,而現在這成為了科學的未來。
    這會變得非常有趣。
    這可能會改變國家的階級制度。
    比如說,上層階級可能只是擁有最優質糞便的人。
    然後下層階級,如果你有一個非常狹窄的腸道微生物群,並且你的糞便是無用的,那你就無法把它賣給任何人。
    你這麼說真的很有趣,因為問題在於,如果你看一些比美國和英國更不發達國家的腸道微生物群,你知道,他們的錢更少,結果就是他們的飲食更基礎,通常以全穀物和豆類為主,對吧?
    像是豆類和米飯就是基本飲食。
    然而,這些食物對我們的腸道微生物卻非常有益。
    在我看來,豆類是我們應該更多談論的食物,因為它們富含纖維。
    它們富含抗性澱粉和多酚,這些都是益生元。
    這就是為什麼當人們多吃豆類時,他們的壽命會更長且罹患疾病的機率更低。
    因為流行的便宜食物實際上是對我們最好的食物,因為它們能夠滋養這些微生物。
    懶惰的西方人會像以前的殖民者一樣上船,去獲取那些不可思議的,金子、鑽石和他們聲稱從非洲偷來的其他東西。
    然後他們會再次登上那艘船,去那裡偷糞便。
    我確實可以想像這種情況發生。
    其實已經發生了爭鬥,當他們發現史前的糞便,如化石化的糞便時。
    對於誰有權控制這些東西,有很多爭鬥,因為如果你仔細想想,就像《侏羅紀公園》那樣,對吧?
    在《侏羅紀公園》的開始,有那個帶有蚊子的琥珀,針頭進去,提取DNA。
    如果我們能提取史前糞便的DNA並研究它,然後潛在地利用它怎麼樣?
    已經做過的糞便研究讓我印象深刻,因為我聽說在老鼠身上也進行了很多糞便移植研究。
    是的。
    我們從那些研究中看到了什麼?
    好吧,我們已經談到這些與我們的腸道微生物相關的不同狀況,而證明這一點的一部分,當然,我們希望有人體研究,但支持我們論點的一部分和補充拼圖的方式就是老鼠研究。
    我們對這些老鼠有完全的控制,並且更容易操作。
    所以我們能夠做糞便移植,甚至可能從人轉移到老鼠,然後看看會發生什麼。
    讓我給你舉幾個我們在臨床研究中看到的例子。
    我很樂意指引人們查看我所提到的研究。
    經典研究。
    他們取了相同的雙胞胎。
    所以再次,在節目的開始我們談到了這一點。
    相同的雙胞胎,基因組是相同的。
    在這種情況下,一個是肥胖的,另一個是纖瘦的。
    他們擁有不同的微生物群。
    當你把人類的糞便轉移到老鼠身上時,你也轉移了身體類型。
    即使你為老鼠提供完全相同的食物,完全相同的卡路里數量。
    所以我們聽到這個卡路里進出概念,順便說一下,如果你想,我們可以討論,但這並不完全真實。
    這顯示了存在的複雜性。
    你的微生物群影響你如何利用這些卡路里。
    接受肥胖微生物群的老鼠,就像是在逆流而泳。
    這個微生物群基本上使得那隻老鼠吸收所有的卡路里。
    而那隻纖瘦的老鼠,就像在背後有流向的水流,非常容易。
    你消耗相同數量的卡路里。
    你不會增加任何體重。
    這只是新陳代謝。
    順便提一下,我們還有研究顯示糖尿病也可以轉移。
    我們有關於人類的研究,實際上可以將不患糖尿病的人做糞便移植到患有糖尿病的人身上,他們的血糖指標會有所改善。
    我們有免疫研究。
    你可以把一個患有潰瘍性結腸炎的人,他們可能剛剛談到過的,然後把他們的糞便轉移到一隻老鼠身上,那隻老鼠將會患有潰瘍性結腸炎。
    我們還有情緒研究,你可以把一位有焦慮、抑鬱或創傷後壓力症候群的人,然後將他們的糞便轉移到一隻老鼠身上,該老鼠將會表現出情緒表型。
    基本上,再次強調,這在人體中需要進一步研究。
    我們更加複雜。
    你不能僅僅透過在人之間轉移糞便來治療疾病。
    但當涉及到老鼠時,因為它們相對簡單,很明顯微生物群在這些狀況中發揮了核心作用,因為你可以用人類糞便轉移這種狀況。
    帶我走一段旅程,告訴我那個糞便在做什麼。我從一位纖瘦的雙胞胎那裡拿到纖瘦的糞便,然後把它放進老鼠裡。
    這隻老鼠變瘦,或者我拿到肥胖的雙胞胎。
    我將肥胖雙胞胎的糞便放進一隻老鼠裡。
    這隻老鼠變肥。
    在那隻老鼠的身體裡發生了什麼,使它變胖?
    我假設它基本上是吸收了一些微生物,這些微生物影響了腸道微生物群,從而創造一種後代生物化合物,影響它的新陳代謝之類的東西。
    所以如果你有一個設計用來產生短鏈脂肪酸的微生物群,你和我可以吃完全相同的一餐,
    但擁有那種設計來產生短鏈脂肪酸的微生物群的人會產生更多的短鏈脂肪酸。
    這個產物的結果是,這些短鏈脂肪酸現在會在整個身體中產生影響,包含影響我們的代謝、影響我們的血糖、影響我們的胰島素敏感度、影響我們在餐後的血脂、影響脂肪儲存,無論你是否開啟脂肪儲存,或者關閉脂肪儲存而啟動脂肪燃燒。這的確讓我們重新思考熱量進出這個概念,因為,是的,我的意思是,有那麼多人。我曾經提過幾次,我只是認為你必須要吃低於你身體所需的熱量,才能減輕體重。但是在這個例子中,它證明了還有其他過程在進行,這將決定,我想,這是有多少熱量進入還是單純你身體如何處理這些能量。 – 部分是熱生成,意思是脂肪燃燒。 – 是的。 – 部分也與你排便有關。 – 好的。 他們實際上發現,擁有更健康微生物組的人,他們排便的熱量更多。 啊,好的,有趣。 你怎麼看待熱量進出的概念?如果有人來找你,他們說:“我想減肥,醫生”,並且他們說,“我聽說這個熱量進出這個概念是答案。”那麼我就吃這個。我是說,很多披薩,但我只是吃得少熱量。我顯然不喜歡這樣。所以在我看來,飲食的質量才是關鍵。有太多例子表明,飲食質量……首先,我們的體重,我們的健康並不完全取決於我們的體重。這是一個主要因素嗎?是的,確實是。但還有更多。所以飲食質量,一項又一項的研究告訴我們,飲食質量對我們的微生物組的健康至關重要,並且還影響我們的整體健康、長壽和罹患疾病的風險。因此,假裝這不重要將是完全錯誤和不準確的。熱量唯一重要的觀念……我想說的是,有一些事實是熱量是重要的。這絕對是有一些真相的。如果你減少你的熱量攝入,你會減輕體重。問題在於你的身體會通過減慢你的新陳代謝來補償。因此,你就會陷入一種困境,無法繼續這樣做。這是不可持續的,因為這種體重減輕最終會停止。然後你的食慾信號會增長到如此程度,以至於你會開始過量進食。然後當你過量進食時,不僅是你反彈回去,你更會超過你原本的體重。哇。問題在於,當人們減輕體重時,他們不僅僅是在燃燒脂肪。他們減少的還有肌肉質量。所有體重減輕都與肌肉質量的損失有關。當你恢復體重時,肌肉並不會回來。你只是變得更加肥胖。因此問題是,最終你會比開始時更不健康。對我來說,我希望人們能夠吃一種他們可以不受限制地吃到飽的飲食,並仍能實現他們的減重目標。這是完全可能的,只需要攝取高預生質食物的飲食,因為我們聽說了很多奧貝克或瑞戈維,它是半胱天冬酶。 我們聽說了這麼多,這是一種GLP-1促效劑。 GLP-1是我們體內存在的一種腸道荷爾蒙,它讓我們感到飽足。我們可以透過飲食選擇來刺激GLP-1。如果你吃對食物,基本上就是高預生質飲食,你會啟動GLP-1,然後自然會感到飽足。而這的結果是在實際啟動正常的飽足信號過程中,你的熱量攝入會減少。飽足信號基本上就是飢餓信號。飢餓信號。因此基本上——感到飽足。 是的,所以我們所有面臨的問題是,我們吃的是一種超加工飲食。一種超加工飲食,第一,使我們餓得發慌。就像我們停不下來。我們太想要它了。第二,它不會啟動那些飽足信號。因此,結果是當我們吃超加工飲食時,我們會過量進食。然後你會感覺像垃圾。你會感覺像垃圾好幾個小時。這就是你過量進食的結果。你已經讓你的新陳代謝失去平衡。我們都喜歡美食吧?那味道真好。但你吃到飽然後停止,實際上感到精力充沛。並不需要小憩或者喝一瓶能量飲料來彌補你剛剛做的事情。這種情況發生在我們舊式的方法上。所謂舊式的方法,我是說在現代歷史之前,超加工食物出現的時候。如果我們回到舊式的飲食方式,你只需吃到激活這些荷爾蒙,比如GLP-1,這在這種藥物或肽YY中是高度濃縮的。這些是告訴我們身體何時停止進食的腸道激素。每個人都對奧貝克感到瘋狂。我不斷聽到這種藥物。我認為伊隆·馬斯克最近說他吃過。我還知道一些其他人開始使用奧貝克。我會說他們沒有一個人是超重的,但他們這麼做是因為它現在被塑造成一種可以幫助你快速減肥的超級藥物,它讓你感到飽足。是的。你怎麼看奧貝克?好吧,我回到這一點。首先,讓我說,對於需要的人,我很高興它存在。我不認為整個世界都需要奧貝克才能健康。有副作用嗎?100% 100%。首先,消化症狀,極其常見的消化症狀。但也有長期風險,很多我們不了解的風險,因為人們還沒有使用這種藥物足夠久,以至於我們真的完全了解使用它會發生什麼。因為一旦你開始使用它,你是不會停止的。如果你停止,你會重新增重。
    一旦你開始使用它,你基本上就是在承諾你年紀多大。你將會這樣做很多年,甚至幾十年。我們不知道幾年後會發生什麼事情。服用Zempec是否有點跳過了發展腸道微生物組過程中的一步?是的,我想這正是重點所在。如果我們看一下我們的國家,美國和英國,存在著嚴重的纖維缺乏。而我覺得,雖然我一直在強調這一點,但人們似乎並不夠重視,也許是因為人們覺得纖維不夠性感。但我覺得纖維真的很性感,因為它對我們的健康至關重要。這是完全正確的例子。95%的美國人纖維攝取不足。平均女性每天攝取15克纖維,而她應該至少攝取25克。平均男性每天攝取18克纖維,而他應該攝取38克。這是一種巨大的缺乏。問題是,纖維實際上是賦予腸道微生物權力的物質。通過短鏈脂肪酸,纖維使腸道微生物得以釋放這些腸道荷爾蒙,如GLP-1和肽YY。我的重點是,因為再一次,我們的健康並不僅僅由體重決定。還有其他因素。我們為什麼不試著攝取這些食物呢?平均美國人10%的卡路里來自植物性、含纖維的食物。如果我們能把這個比例提高到30%或50%呢?我相信我們會看到巨大的差異。有一項研究,這是我最喜歡的研究之一,是由新西蘭的一位教授安德魯·雷諾茲進行的。他匯編了所有纖維的可用數據。當人們攝取更多纖維時會發生什麼?結果如下。他們會減肥。他們更不容易心臟病發作。他們更不容易死於心臟病。他們更不容易中風。他們更不容易被診斷為糖尿病。他們更不容易被診斷為多種癌症。他們更不容易死於癌症。他們的血壓下降。他們的血糖控制改善。他們的膽固醇下降。這對我們來說是一個顯而易見的結果。所有我們要做的就是改變飲食習慣。而在這個過程中,會發生的事情是你攝取了更多的纖維。它與你的腸道微生物接觸。它們釋放短鏈脂肪酸並對你整個身體產生療癒效果。因此對我來說,我同意你的看法。我認為我們缺少這個中間環節。當我們去尋求一種昂貴的藥物時,這是非常昂貴的。我們其實在尋求一種昂貴的藥物,而這種藥物有現實的副作用風險。而且還有風險,因為我們根本不知道在服用幾年後會發生什麼。我不明白為什麼我們會這樣做,想想我剛列舉的單單增加纖維攝取就能帶來的好處。我跟朋友談論他們正在服用的各種藥物,比如表現藥物、去甲促醒劑、Zempex等。當我和他們交談時,他們對這些我認為是作弊的東西充滿熱情,認為這些東西沒有副作用。我必須警告,因為有些人面臨著糖尿病或其他心血管問題的情況,這些藥物可以拯救他們的生命。但大多數我認識服用這些藥物的人並不是為了那個原因。他們是出於虛榮或表現的理由,就像是走捷徑。而我相信生活中的每一個捷徑都會有代價。你說話像個醫生。你在討論風險與益處。我的思維和其他醫生對待病人的方式都是,益處是否超過風險。但這些藥物始終伴隨著風險。而使我與大多數其他醫生不同的地方在於,我的職業生涯轉折點是當我開始問:“為什麼我們要等到必須開藥處方的時候才行動?為什麼還要等到那個時候?為什麼我們不在更早的階段介入,改變一個人的生活,讓他們再也不會得這種病?或者如果他們得了這種病,我們更容易控制。”對我來說,我所回到的是,你所探討的問題是,如果我們可以改變飲食和生活方式,實際上保護自己,為什麼還要服藥呢?這樣更容易。這樣簡單多了。是的,這的確簡單多了。毫無疑問,但問題在於你為此付出了代價。而這個代價並不明顯。因此,你有一個選擇,那就是更容易的選擇,益處是明確的,而成本、風險卻是不明顯的。如果一個理智的人能夠承擔這個代價,他們會選擇那條路。我同意。但問題在於這些並不是同一回事。我所說的是,假設你有糖尿病。我希望你沒有。假設你有糖尿病。沒問題。我們給你一種治療糖尿病的藥物。這種藥物僅僅掩蓋了問題。我可以讓你的血糖降低,但這並不是解決問題。我並沒有真正解決你的糖尿病,對吧?所以對我來說,我們不應該在某種程度上等同於服用藥物與控制疾病。但事實上,我們所做的就是在問題上面蓋了一層布,讓你看不見了,對吧?這是否會在長期內導致更好的結果?你服用藥物控制自己的糖尿病是否會讓你更健康?100%是的,毫無疑問。
    但如果我們能逆轉你的糖尿病呢?
    第二型糖尿病,也就是成人時期獲得的糖尿病,具有高度可逆性。
    大多數人並不意識到這一點。
    你不需要依賴糖尿病藥物來解決這個問題。
    在需要時服用它們,但讓我們專注於根本原因。
    通過解決根本原因,我們實際上可以逆轉真正的問題,讓你回到一個根本不需要藥物的地方。
    但這不是需要紀律、意志力和動力嗎?
    我認為這需要理解前進的路徑,並做出可持續的選擇,讓你感到興奮。
    我不會要求任何人做讓他們痛苦的選擇。
    我希望人們做出讓他們感覺良好、充滿活力的選擇,
    同時又能實際促進更好的健康,讓他們能夠更長壽、更少得病,並處於我希望的境地,
    也就是我希望在八十歲的時候,仍然能像跳舞一般,與我的孫子們一起跳舞。
    那麼讓我們結束這個關於排便的話題。
    我的團隊早些時候準備了一些排便樣本,因為作為一名胃腸病學家,我想知道從某人的排便中是否能夠判斷他們的腸道健康。
    如果你能通過排便的外觀了解他們體內發生了什麼事情,
    因為排便的形狀和大小各不相同。
    所以我這裡有各種不同形狀和大小的排便。
    對於看不見的人,如果你在 Spotify 或 YouTube 上收聽這個播客,可以查看螢幕。
    這裡是不同形狀和大小的排便。
    這是真的人類的排便。
    所以我會把它傳給你,讓你玩玩。
    那麼為什麼我們的排便的形狀和大小會告訴我們什麼呢?
    為什麼這很重要?
    它如何指示我們整體健康的相關性?
    因為這回到了你之前提到的,60%的糞便重量其實是微生物來源的。
    所以如果你想一窺你的微生物組,看看你的排便就行了。
    你不必去進行昂貴的檢測。
    簡單地說,查看你的排便是了解發生了什麼的一種方式。
    在90年代進行過一項研究,那時的參與者不到2000人,完全是在布里斯托市。
    這導致了布里斯托糞便量表的創建。
    我會把它放到螢幕上。
    好的,我們要跑過這個。
    但在這之前,我想簡單提幾件事。
    作為 ZOE 的美國醫療總監,我為自己作為胃腸病學家的貢獻感到自豪。
    我們不僅做了我們之前談過的藍色排便研究,即你可以吃蛋糕並了解你的腸道通過時間。
    我們也做了幾件其他的事情。
    一個叫做藍色排便挑戰,我們有超過2萬人來自全球各地,基本上是在吃藍色蛋糕,然後回報我們他們的情況。
    最近,我們做了遍及整個英國的最大排便研究,了解人們的排便情況。
    這叫做“大排便回顧”,我們有142,000人從英國各地填寫了一個17個問題的調查。
    我們的一部分研究重點是他們的布里斯托糞便形式。
    我們還查看了他們排便的頻率。
    順便提一句,平均一個人每天排便1.7次。
    我們還查看了它與不同疾病的相關性。
    例如,英國每五個人中就有一個便秘。
    每六個人中就有一個有腹瀉。
    所以看看這些事情是很有趣的。
    現在進入布里斯托糞便圖表,夢想。
    這是真正的排便。
    太棒了。
    這是夢想。
    這是我們都想要的地方。
    這是布里斯托4型。
    布里斯托4型是經典的,我就像慢動作走出洗手間,搖滾音樂響起,鴿子在慢動作中飛翔。
    我真是一個強者。
    這代表著布里斯托4型。
    我太太知道我走出來的樣子時會發生什麼。
    它是柔軟且成型的。
    形狀就像香腸或者魚雷。
    所以非常光滑。
    現在,當我們從4型轉到3型,3型沒有什麼問題。
    但它開始出現一些裂縫和紋路。
    我們正在接近便秘的方向。
    現在3型,知道,多吃纖維,多補水,加點運動。
    這些是簡單的事情,可以幫助你恢復到4型,如果你有3型的話。
    但這把我們帶到了布里斯托2型,這裡我們真的進入了便秘的區域。
    基本上就像是把一堆彈珠狀的排便擠在一起。
    所以它還是形成了一個東西,但看起來就像是一堆粘在一起的排便彈珠。
    這就是布里斯托2型。這是便秘。
    最後布里斯托1型是當你有兔子糞便,並且它們非常硬。
    它們不容易排出。
    有時候這些比這一大團還要大。這些是小的。
    所以你可以把它們形成一個像高爾夫球的形狀。
    而這個高爾夫球像是布里斯托1型。
    好的。
    好吧,你把它形成一個像這樣的硬球,但也許還要更大。
    對於一個人來說,這實際上很難排出。
    它太大了,太硬了,以至於你的底部難以放鬆讓它出來。
    好吧,布里斯托1型和2型是便秘的形式。
    讓我們回到中間。
    我們將從5開始。
    糞便是柔軟的。它不是硬的。
    它不是堆積的。它柔軟的,但開始變成一塊塊的不同的排便。
    因此,我們正在朝著腹瀉的方向發展,像是布里斯托六型的固體糞便碎片。而布里斯托六型也可以像牛糞一樣,沒有形狀。它只是某人隨意放下的一個沒有形狀的塊,而布里斯托七型最終是純液體,純液體。這與我們的腸道微生物組及健康有什麼關係?這對我們的健康告訴了我們什麼?
    現在已有多項研究,包括我們在Zoe的藍色糞便研究,該研究發表在《腸道》期刊上。事實上已經有多項研究發現,如果你可以查看自己擁有哪種布里斯托型別,它確實能給我們一些洞察你腸道微生物組的情況。
    那麼,在理想世界中我們希望處於哪裡呢?我們希望位於三型、四型或五型的區間。我們理想中想要的是四型。如果你有三型或五型,並不代表你不健康。所以,四型的糞便,像香腸一樣,光滑的香腸是最理想的。那麼,怎麼做到呢?如何將其轉變為四型?他們吃了什麼?
    這是一個有趣的問題。我們在大糞便回顧中發現,這是我們對14.2萬人的全國性調查。我們實際上研究了他們的飲食,我們能夠找到纖維攝入和特別是植物性食物攝入與四型糞便之間的關聯。換句話說,我們發現纖維攝入和基本上植物性食物攝入與四型糞便之間的關聯。這基本上意味著,擁有四型排便的人,正在攝入更多的豆類、全穀物、水果和蔬菜。無論是一型或七型排便的人,他們的飲食其實相當相似,都是攝取較少的纖維。
    另一個必須考慮的事實是,一些研究發現,便秘水平較高的人的飲食通常脂肪較高,通常消耗更多的動物性產品,這些食品的脂肪含量較高。而那些腹瀉或稀便的人則更傾向於消耗更多的植物性食物。
    因此,你可以有一個非常健康的飲食習慣,並且有布里斯托五型,而這實際上並沒有問題。而你擁有五型的原因是因為你消耗了大量的纖維,這實際上會產生大量的短鏈脂肪酸,而這些短鏈脂肪酸就像是潤滑劑一樣幫助你的糞便。
    腸道的轉運時間和這些不同糞便類型有什麼關係呢?就在你說這些的時候,我在想一型和七型,一型是那種硬塊,七型基本上是腹瀉。我假設這些是與較慢和極快的腸道轉運時間相關的糞便類型。正確的。
    因此,慢腸道轉運時間,即腸道轉運時間超過58小時。再者,所有這些都是與藍色鬆餅相關的。你吃了藍色鬆餅,58小時後它出現,你更有可能擁有布里斯托一型或二型,這是經典的便秘形式。沒有可能在慢腸道轉運時間下擁有布里斯托七型。這是不可能的。腹瀉。對,腹瀉。
    因此,腹瀉排出的速度非常快,而這些硬塊通常需要較長時間。正確的。這發生的原因是水在腸道中移動,因為大量的水在腸道中流動,而我們的大腸的其中一個功能就是排出水分。因此,某物在大腸內停留的時間越長,它實際上就會越多地排出水分。這就是為什麼快轉運時水分含量高的原因,而當轉運緩慢時,排出的糞便則非常乾燥。
    好的,這是糞便的形狀和大小。但糞便的顏色怎麼樣?我這裡有一些不同顏色的糞便,有紅色、藍色、黑色、綠色、白色和黃色。是的。顏色與健康以及我們所討論的一切有什麼關係呢?好,讓我們來詳細探討一下。首先,為什麼我們的糞便是棕色的?這個問題的答案與膽汁有關。膽汁由我們的肝臟製造,並且在脂肪的消化上起著重要作用。
    因此,當我們例如吃了一頓油膩的餐時,我們的膽囊會收縮。那些有膽囊問題的人知道我在講什麼。你吃油膩的餐,膽囊收縮。膽汁然後在腸道內與食物混合,並幫助吸收脂肪。膽汁就是讓我們的糞便變成棕色的原因。現在,當我們談到白色糞便時,這點特別相關。有人會排出白色糞便嗎?有些人排出白色糞便。沒可能。是的。
    一個人為什麼會有白色糞便,原因是如果存在阻塞,阻止膽汁與他們的腸道混合。相反地,如果你難以處理脂肪,你可能會有黃色糞便。因此,這可能是有胰臟問題的人的情況,例如慢性胰腺炎。如果他們無法消化脂肪,他們的糞便可能呈現脂肪狀,可能呈現黃色。而他們會注意到的其中一件事是,馬桶的水面上可能有一層油膜。對。那是脂肪。油就是脂肪。
    好吧。你有沒有經歷過綠色排便?這不關你的事。這是個問題。我沒有。好吧。我有。哦,真的嗎?是的。有幾個原因,有些是健康的,有些則不是。所以,你可能因為感染原因而腹瀉。
    以下是該文本的繁體中文翻譯:
    一個例子可能是所謂的賈第蟲,這是一種寄生蟲。
    這會導致你排出綠色的糞便。
    但你也可能因為喝太多奶昔而造成這樣的情況。
    我每天喝大約40盎司的綠色奶昔,我的糞便就會變成綠色。
    這很有趣。
    我們即將要談論一些非常重要的事情。
    在此之前,讓我快速提一下藍色。
    藍色的糞便,你可能因為吃了大量的藍莓而出現,特別是如果你吃得很多的話。
    或者,當然,還有藍色鬆餅和藍色糞便挑戰。
    所以,或許我們可以在節目備註中給大家提供食譜,讓他們知道如果有興趣的話怎麼做。
    好的。
    紅色和黑色。
    那麼我們必須要談談紅色,因為當然紅色,我們會想到血。
    我有一個規則,就是如果你在糞便中看到血,那就不正常。
    對我來說,這就是需要諮詢醫生的理由。
    然後,我們會有不同程度的審查嚴重性的標準。
    不過,斯蒂芬,結腸癌可能會以紅色糞便呈現,結腸癌是我們國家第二大癌症死亡原因。
    在美國,每年有150,000人被診斷出。它是高度可預防的,而且造成的影響正在轉向年輕人。
    在過去幾年中,結腸癌的情況發生了變化。例如,像你我這一代人,我想我們年齡相差不大,但我稍微年長一些。
    你這一代人一生中被診斷為直腸癌的可能性是我的父母的四倍。
    與我的父母那一代相比,診斷出結腸癌的可能性是兩倍。
    所以情況發生了這種轉變,這也影響到年輕人。
    所以我的觀點是,我有病人來找我,他們說,我在糞便中看到一點血。
    做大腸鏡檢查後發現他們有一個大型息肉,這是癌症的前驅。通過切除息肉,我們基本上阻止了他們發展成癌症。
    所以當你看到裹著紅色的糞便時,我會認真對待。
    好吧,這個紅色可能只是在一些部分,就像這裡的情況,通常是鮮紅色來自底部。
    那麼這可能是直腸中的某些東西,可能是痔瘡,可能是肛裂,也可能是直腸中的息肉。
    但我想我回到的重點是,我鼓勵人們去檢查,因為僅僅看到鮮紅色的血並不意味著就是痔瘡。
    不要這樣假設,特別是隨著癌症向年輕人轉移,這一點我認為很重要。
    關於癌症向年輕人轉移的問題,這是因為我們的飲食正在改變嗎?
    我想是的。
    我認為在飲食方面世代間的轉變是影響的因素。
    我還認為還有一些微生物組的元素。
    腸道微生物組與結腸癌之間的聯繫與任何類型的癌症一樣強大。
    同時,保護我們的因素,我想你知道我要說什麼,那就是纖維和短鏈脂肪酸。
    在我之前提到的來自紐西蘭的安德魯·雷諾茲教授的研究中,實際上纖維消耗量與我們抵抗結直腸癌之間存在強大的相關性。
    如此強大,僅僅增加五克的纖維攝入量,我們的風險就會顯著減少。
    所以不僅僅是吃不吃纖維,而是你吃了多少纖維,越多越好。
    你知道我應該快速提一下,紅色糞便也可能來自吃甜菜。
    這幾乎總是會發生,事實上,在你吃完甜菜後的24到48小時內。
    所以當發生這種情況時,別感到驚訝。
    你可能會看到一點紅色的糞便。
    黑色糞便可能來自良性的地方。
    舉個例子,就是鉍。
    例如,像是Pepto-Bismol。
    所以你有胃痛,然後你吃了一些Pepto-Bismol。
    這樣的話,它實際上會導致你有黑色的糞便。
    所以如果你的肚子連續幾天不舒服,糞便可能會變黑。
    但還有其他可以讓你糞便變黑的原因,人們需要知道,這是慢性腸道出血,特別是出血進入你的胃。
    因為這種出血發生在腸道的更高位置。
    然後它必須整個通過消化道的運行時間,對吧?
    因為從它到達直腸的時候,已經有了這麼大的延遲,現在它是黑色的。
    它不再是紅色的了。
    所以黑色糞便可能表明有出血。
    我們判別的方法是,當有血時,它的氣味是可怕的。
    現在我們要開始聞自己的糞便了。
    是的。
    好吧,你不必把鼻子伸進去。
    這是如此明確,結果會這麼明確。
    好吧。
    當我在醫院時,我將在走道上走動,當我聽到某種會診時,我可以真的嗅到這個診斷。
    真的嗎?
    是的。
    所以總之,糞便會變黑。
    它會有可怕的氣味,而且會像瀝青一樣。
    這使它與例如服用Pepto-Bismol的情況有所不同。
    我對這個觀點很感興趣,即我們可以將腸道微生物組傳遞給我們的孩子,但在雙胞胎研究中,他們的腸道微生物組是如此多樣化。
    那麼,我們從父母、祖父母等身上繼承了多少腸道微生物組,若有的話?
    好吧,我們肯定會繼承一些。
    特別是當我們是新生兒時,你會最接近你母親的腸道微生物組。
    這種關聯和共享在通過傳統陰道分娩和母乳喂養的情況下會更加深刻。
    所以母親和嬰兒之間的聯繫實際上有助於將微生物轉移給寶寶,從而促進健康。
    這也是為什麼當你干擾這些事情時的部分原因,順便提一下,有時候這些事情是無法避免的。
    我有三個孩子,他們都是剖腹產出生的。這不是我們想要的方式,但就是這樣發生了。
    你可以有健康的孩子,即使他們是剖腹產出生的。
    但是,當我們干擾這些事情時,無論是剖腹產、使用奶瓶而不是母乳餵養,還是使用抗生素,我們在後續會看到相同的影響。
    肥胖的可能性增加,過敏性疾病的可能性增加,包括食物過敏和哮喘,自體免疫疾病的可能性增加,包括乳糜瀉和1型糖尿病。
    所以,當你干擾那個孩子發展中的腸道微生物群時,你增加了這些事情隨後發生的風險。
    有一些有趣的研究,他們會觀察微生物群,觀察一個六個月或一歲的孩子的尿布,根據這些資料,他們能預測在接下來的四到五年內,誰將發展成過敏或自體免疫疾病。
    接下來回到微生物的共享,確實,母親與孩子之間有這種連結,但這其實是一個在我們一生中不斷演變的事情。
    還有一些新的研究,我認為這是非常重要的,關於人類之間的連結。
    在這項研究中,他們發現通過連結一起共享空間的人,他們的腸道微生物群比獨自生活的人更健康。
    其次,他們一起共享的微生物更多。
    比如說,我和我的妻子之間,我們共享的微生物比我和兄弟姐妹之間的多。
    哇。
    而這項研究中還有一件非常迷人的事情,就是關係的強度是重要的。
    我想我們都能同意,有時候關係很好,有時候則不然,對吧?
    而這是在不同的對話中一個全範圍的話題,但實際上這在那個範圍的位置會影響你的腸道微生物群。
    他們發現,那些共享最多微生物的夫妻實際上在關係上是最有連結的。
    而那些彼此疏離的人,他們所共享的微生物則很少。
    現在你可能會說:這是因為他們少了性行為嗎?是因為他們根本就沒有身體上的親近嗎?
    我想這些都是有可能的,但這些人同時也控制了他們的飲食,因此這不是飲食的問題。
    所以從我的角度來看,結論是,2023年到2024年,人類連結的力量比以往任何時候都更重要。
    在這個時刻,它比以往任何時候都來得重要。
    我們生活中的許多方面正在將我們推離這一點。
    我們的設備、社交媒體,我的確在社交媒體上非常活躍,但讓我們對此保持透明。
    這使我們遠離坐下來與另一個人對話的能力,目光相對,進行有意義的交流,並感受到與那個人的連結。
    因為你感到連結,你因此獲得了好處,包括更好的腸道健康。
    但這真的非常有趣,因為這表明我們周圍的人影響到我們,我們往往會想到心理學,對吧?
    我們傾向於認為與某種人為伍會讓你的心理受益,無論他們是積極還是消極等等。
    但其實,可以說我們周圍的人會影響到我們的生理、我們的身體,我們的生物學和我們的腸道微生物群。
    而這在一切事物上都有上游的影響。
    這是真的,但你也不能忽視或分開事實,即一個人的正面影響確實是很重要的。
    是的。
    因為你從情感的角度所處的地方,我認為這是人們需要了解的重要事實,情感的狀況會體現在你的腸道健康上。
    這也是為什麼,例如,如果一個人要去做公開演講而他在公開演講上不舒服,他可能只會有一點緊張、些微的噁心或作嘔。
    但這也可能會逐漸演變成更大更糟的情況,比如強烈的腹痛,對吧?
    而且許多人會在腸道裡表現出他們的壓力,那是一個急性例子。
    我所說的“急性”是指你所涉及的具體情境。
    但如果你的生活都是壓力呢?
    對這個問題的答案其實是很明確的,因為例如,童年創傷的人,隨後更可能發展出消化問題,還有其他與腸道相關的問題。
    有一項有趣的研究,斯蒂芬,是針對兩歲的兒童進行的研究。
    他們都是被收養的孩子。
    他們研究了這些孩子的腸道微生物群。
    隨後,他們基本上能夠識別出來,這些孩子來自收養家庭的事實,即使是在兩歲之前,他們也不記得這些事情。
    即使是在兩歲之前,來自收養家庭這件事也影響了他們的腸道微生物群。
    它影響了他們對壓力的反應,也影響了他們大腦的運作方式。
    而他們實際上是能夠通過功能性核磁共振技術來顯示這一點,研究大腦及其如何激活。
    僅僅是因為那種早期的創傷。
    早期創傷。
    因此,並不是每個有腸道問題的人都曾經受到過創傷。
    但我認為人們需要理解的一點是,如果你曾經受到過創傷,這可能是你癒合過程中非常重要的一部分。
    這就是我希望傳達給世界的訊息。
    我之所以傳達這個訊息,是因為我在診所裡遇到過這樣的人,他們會說:B醫生,我做了你所告訴我的一切。
    我依據規則行事。
    我吃飯,我睡覺,我鍛煉,我做瑜伽,我冥想。
    儘管如此,他們的狀況仍未改善。
    在這些關係中,最終發生的事情通常是在幾次訪問之後,我們開始彼此適應。
    我們開始相互信任。
    當你達到那個境地時,他們會向我分享發生在他們身上的事情。
    然後我明確指出,這就是原因。
    當你療癒創傷的傷口時,實際上你也療癒了腸道。
    這是非常神奇的,因為他們就像火箭一樣。
    因為他們在做所有正確的事情,對吧?
    他們吃得健康,睡得好,鍛煉身體。
    而當你移除束縛他們的事物,並解開這些鎖鏈的那一刻,他們會像火箭一樣直衝月球。
    看到這一幕真是太棒了。
    我會說,在我的臨床生涯中,這是最有成就感的事,比起讓一個人多吃膳食纖維還要來得重要許多。
    那酒呢?
    我最近戒了酒。
    我很高興你這樣做了。
    為什麼你會高興我這樣做?
    讓我先說,我並沒有完全戒掉酒精。
    但如果我們將我不完美的自我從這幅圖景中移除,單單看看科學,科學事實是相當清晰的。
    我們的腸道會受到酒精的損害。
    所以讓我們稍微退一步。
    如果我要清理這張桌子,對吧?
    我們都做完了。
    我們想要清理它。
    我們要怎麼做?
    我們拿出酒精。
    它可以摧毀微生物。
    酒精會摧毀微生物。
    當我們喝到宿醉的地步時,那是脫水的現象嗎?
    絕對不是。
    根據我看到的研究,我相信當你宿醉時,你已經對你的微生物組造成了重大損害。
    這就是為什麼你需要24小時或更久才能感覺自己又回到人類的原因。
    關於酒精的事實是令人不安的。
    這不僅僅是肝臟疾病。
    還有許多健康相關的問題與酒精消費有關。
    我們設定的門檻,說人們可以喝酒,像是男性每天最多三杯,女性最多兩杯,對我來說太荒謬了。
    那是很多。
    但改變一切的研究是他們實際監控了一種叫做細菌內毒素或脂多糖的水平。
    這是本不應該進入我們血液中的物質。
    當它進入我們的血液中,是因為腸道屏障受到了損害。
    而且它會引起炎症。
    這正是可以導致我們非常生病的原因。
    但至少,它會在你體內引起炎症。
    他們做了一項研究,基本上是在監控酒精消費後與血液酒精濃度相關的這種脂多糖的水平。
    他們在研究中顯示這些線是平行的。
    血液酒精濃度上升,脂多糖水平上升。
    血液酒精濃度降低,脂多糖水平也隨之降低。
    這兩者是完全相同的。
    所以當我看到這一點時,對我而言,即使我們消耗微量酒精,我們仍然可能對我們的腸道微生物造成問題。
    什麼是腦腸連結?
    腦腸連結指的是你的腸道最好的朋友是大腦。
    他們現在正在互相溝通,並且是不可分割的。
    你無法避免這一點。
    你的腸道有很多方式與大腦溝通。
    其中一部分是神經傳遞物質的釋放。
    你體內95%的血清素是由腸道產生的。
    血清素是快樂的荷爾蒙。
    它讓我們感覺充滿活力。
    它帶來良好的情緒。
    在某種程度上,它也能讓我們集中注意力。
    你會認為這來自你的大腦。
    當我們治療一個重度抑鬱症患者時,我們會治療他們以增加血清素水平。
    然而,實際上,體內只有5%的血清素是在你的大腦內產生的。
    95%的血清素是在你的腸道內產生的。
    血清素可以通過一條叫做迷走神經的神經來信號傳遞給大腦。
    迷走神經就像大腦和腸道之間的超級電話。
    就像如果你在倫敦,我在美國,
    我有一條直接和你的聯繫,隨便拿起來就可以說,
    「嘿,史蒂芬,我需要和你談談。」
    就是這樣的運作方式。
    你的腸道通過這條電話線直接與大腦聯繫。
    所以血清素、多巴胺,50%的多巴胺,也就是由腸道產生的快樂激素。
    腸道中產生的神經傳遞物質超過30種。
    還有剛才提到的迷走神經。
    最後,你的腸道還會產生代謝物、後生物製劑,
    可以進入大腦並產生影響。
    我們早些時候提到過。
    來自纖維的短鏈脂肪酸能夠跨過血腦屏障,
    實際上會影響我們的情緒、專注力等。
    有一項針對孩童的研究,通過增加短鏈脂肪酸,使這些孩子能夠改善他們的專注力,因為他們面臨注意力問題。
    你反覆談到纖維,以及你所說的短鏈脂肪酸。
    在你的書中,你說你認為它們是大自然中最具療癒性的營養素。
    我認為那是真的。
    而且我也會將它們描述為我見過的最具抗炎性分子。
    我對我們吃纖維,腸道中的細菌分解這些纖維並產生這種短鏈脂肪酸的想法是對的。
    但故事才剛開始。
    故事才剛開始,因為問題在於那只是簡單的部分。
    這些居住在我們體內的魔法師通過我們吃纖維來釋放這些短鏈脂肪酸。
    通過吃纖維或抗性澱粉。
    但是這些短鏈脂肪酸開始發揮作用,我們的免疫細胞,我們的人類細胞擁有接受這些短鏈脂肪酸的受體,並根據接收到的信息進行反應。因此,你可以將它們視為信號分子,因為你的腸道微生物組並不是在與你的身體交談,並告訴你的身體它希望你做什麼。它是在訓練身體。是的,但它有能力開啟和關閉基因。好吧。它能夠減少你的免疫系統。因此,舉個例子,當我考慮自身免疫性疾病時,如果我們仔細探討自身免疫性疾病的細節,你會發現我們需要更多的短鏈脂肪酸來增強這些特定的細胞,稱為T調節細胞。而這些T調節細胞實際上會抑制我們的免疫系統並保護我們。因此,這不意味著自身免疫疾病完全是由纖維缺乏引起的。當然存在遺傳組件,但在200年前、300年前就已經存在遺傳組件。然而,那時候這些疾病並不是什麼大問題。因此,許多這些病症在過去100年之前並沒有名字,許多疾病在過去50年中增加了500%。這是為什麼呢?顯然不是遺傳因素。因此,這必須與我們的飲食和生活方式有關。而最終,當我們談論飲食和生活方式時,我們就是在談論腸道微生物組。事實上,正如你所說,開始的最重要的地方是纖維。我想也是如此。你之前提到過,我們需要從低劑量的纖維開始。是的。那是因為我們需要培育那些對纖維有反應並將其轉化為短鏈脂肪酸的微生物,對嗎?你的腸道就像一塊肌肉,對吧?我想要讓人們這樣理解。你的腸道就像一塊肌肉,而肌肉有能力工作,但它也有其限制。肌肉接受的訓練越多,工作的能力就越強。因此,如果你舉重,可能一開始是50公斤。如果我們在做臥推,可能一開始是50公斤。然後你增加到55公斤,再到60公斤。不斷增加,這就是變強的過程。你的腸道也是一樣。如果你將食物暴露於你的腸道,特別是一種多樣的不同食物混合,你就是在訓練你的腸道。你的腸道會隨著時間變得更有能力消化這些食物。然後你最終可以達到一個點,在那裡你不必根據自己的能力限制自己,因為能力是無限的。現在你可以隨意吃任何你想吃的東西。而且所有纖維都是一樣的嗎?不,並不是所有的纖維都是一樣的。纖維是一個非常籠統的詞。纖維就像“蛋白質”這個詞。沒有人會聲稱魚中的蛋白質與豆中的蛋白質是相同的,然而兩者都含有蛋白質。纖維是特定於個別植物的。纖維有許多不同的形式,以至於我們甚至不知道有多少種存在。因此,我們知道的是這個,雖然複雜,但還是相對簡單。所有植物都含有纖維。每一種植物都有獨特的纖維形式。我們將它分為兩大類。這些再次是總體術語,這是大的標籤。可溶性和不可溶性纖維。可溶性纖維是可以在飲品中溶解的類型。它會消失,你甚至不知道它的存在。然而,通常可溶性纖維是供應微生物的,那是益生元纖維。不可溶性纖維則是那種顆粒狀的纖維。所以如果你將它加入飲品,它是無法溶解的,不管怎麼樣它都是會存在的。你可以煮那杯飲品,但裡面還是會有纖維。因此,大多數情況下,不可溶性纖維並不是益生元纖維,但它仍然有其用途。它有助於你的腸道通過,影響你的腸道微生物。它有助於你的排便,影響你的腸道微生物。它也幫助其他方面,例如控制膽固醇和血液脂肪。因此,這兩種類型的纖維,即可溶性和不可溶性都有優勢。你不需要單獨擔心這些。你只需要知道植物含有纖維。每一種植物都有一種獨特的纖維形式。而且每一種植物都將因此供養獨特的微生物群體。你在書中提到的F目標是你推薦人們應該考慮的飲食,我認為這很重要,因為“飲食”這個詞有點被污名化,對吧?這可能會導致飲食失調等問題。因此,我認為我們談論這個問題有點重要,但我確實想知道這些F目標是什麼。而且當你使用“飲食”這個詞時,你並不是在說某種短期限內不可持續的東西。我實際上是說相反的意思。像我希望人們擁有豐富的食物。實際上,如果你問我,腸道健康領域中最大的誤解是什麼?我對這個問題的回答將是,人們很容易限制,卻不太容易添加。因此,關於F目標,這是我一般的框架。這並不是唯一的事物,但這是我記住如何組織我的一天以尋找著我想要的食物的一般框架。每個字母代表不同類型的食物。因此,F代表水果。我認為水果被不當地惡名化了。我認為水果對我們非常有益。事實上,消耗更多水果的人不太可能得糖尿病,他們的體重也會減輕。發酵。我們談過發酵。通過添加發酵的食物可以增加你的微生物多樣性。我們需要這樣。G,G代表綠色蔬菜。綠色蔬菜幾乎不含卡路里,但卻含有大量的營養,這非常好。
    穀物,我所說的穀物不是精製穀物,而是未精製的穀物,也就是全穀類。對我們來說,非常有益。這些是高纖維和抗性澱粉的腸道微生物群食物。O代表Omega-3超級食品,包括奇亞籽、亞麻籽、 hemp籽,以及核桃。這些含有Omega-3脂肪,這是我們需要更多的健康脂肪。A代表芳香植物,包括洋蔥、大蒜和青蔥。它們非常美味,對心臟健康也有好處,並能保護你免受癌症的侵害。L則是豆類,豆類包括豆子、豌豆和扁豆。我會說,對我來說,這是第一號超級食品,因為它們是腸道健康食物,同時也是延年益壽的食物。如果我們看看心臟病、癌症、中風、糖尿病等各方面的證據,你會發現這些食物能降低罹患這些疾病的可能性。當我來到S的時候,我有點失去理智,因為我覺得我還有更多想要說的。因此,讓我將所有的內容集中一下。S代表蘑菇,意指香菇。蘑菇技術上並不是植物,而是菌類,但它們富含纖維,對我們非常有益。所以它們是榮譽植物。S還代表海藻。大多數文化不消耗海藻,但例如在日本,他們會食用海藻,並因此對健康非常有利。海藻是獨特纖維來源的另一種植物。最後,我在書中提到的硫代葡萄糖苷,這是一種你會在西蘭花嫩芽中找到的抗癌化學物質。但我想將這句話重新表述為「芽」。因此,芽對我來說是超級食品。芽會發生一些神奇的變化。順便問一下,芽到底是什么?你可以取任何種子,如果你簡單地加水,就可以打開自然的妙門。因為基本上,那粒種子在等待發芽和生長。當你進入這串基本上用水解鎖的代碼時,它就會復甦,綻放出這個植物。這個植物就是芽。而芽富含纖維、蛋白質,還有植物化學物質。在這些植物中,有獨特的化學物質,相對於我提到的西蘭花嫩芽來說,它的比例是非常高的。西蘭花嫩芽的抗癌化學物質比成年西蘭花多出50到100倍。因此,吃一小撮西蘭花嫩芽可以提供與吃一顆西蘭花相同的好處。真有趣。因此,如果你是一位父母,並且遵循你在書中列出的F達標飲食,對我來說,有趣的是如果你是母親並且正要生小孩,你會將你的一些腸道微生物傳遞給那個孩子。我還讀到了一項研究,顯示西方飲食是如何導致微生物多樣性減少的,這在幾代人之間會加劇。是的,那是Justin Sonnenberg的研究。Justin Sonnenberg是我非常喜歡的人,他在史丹福大學工作,並且他實際上在我的第一本書《纖維之地》中寫了一段介紹。因此,我們需要理解微生物的喪失是如何在幾代人中發生的,因為顯然我們這一代人的情況與我們的祖父母不同。對於人類來說,這是一個複雜的過程,因為現在新一代需要30年或更長的時間才能出生;但是對於老鼠來說,你可以非常快速地做到這一點。他最開始對小鼠進行了一種微生物多樣性水平的測試。微生物群的多樣性是衡量其健康狀況的標誌。然後他觀察到了在低纖維飲食下所發生的變化。他所看到的是,當你把它們放在低纖維飲食上時,那隻老鼠會開始喪失多樣性。然後這種情況會傳遞給它的後代。然後這種後代仍然在低纖維飲食下,繼續喪失多樣性,再傳遞給他們的後代,等等。他發現,如果在這個過程中你介入並添加纖維,你可以在某種程度上恢復微生物群中的多樣性。你可以讓它們重新振作過來,讓它們回來。但是問題在於,你無法完全回到起點。由於這些選擇的結果,確實發生了某種程度的喪失。如果你的祖母在孩子時期有1200種腸道微生物,但到你母親出生時,她只有900種,這就是你母親得到的。如果你母親在她的微生物群中失去了300種,那麼你就開始於600種,這是你祖母最初擁有的一半。對。因此,在某個時候,這些物種的喪失會變得問題重重,因為每一種物種都有其存在的目的。 我們的進化使我們需要它們。而當它們缺失時,它們無法完成它們的職責,其他微生物可能無法替代所缺失的角色。這是個很好的案例,證明保持自身健康在許多方面也能保持孩子健康。我們與孩子同住,因此我們正創造一個由這些微生物在我們的家中形成的生態系統。我覺得這完全是對的。而且我也認為,當我們考慮到存在的世代問題時,許多研究都會說,如果你的父母有這種情況,那麼你就有可能面臨這個風險。我們假設這些是遺傳因素,但很多遺傳研究,包括我在Zoey的夥伴Tim Spector所做的,並不證明這確實是遺傳的。我認為發生的事情不僅僅是微生物的轉移,我認為也是生活方式的轉移。如果這種生活方式是不健康的,那麼不幸的是,你就把這些隨之而來的問題傳遞下去了。
    所以你是在轉移生活方式和微生物,而這些微生物無法適應導致疾病的生活方式。
    對。
    真有趣。
    性吸引力是我想和你談的最後一件事。
    腸道微生物中的性吸引力。
    你之前提到了一些勃起功能障礙。
    還有費洛蒙。
    所有這些性方面的因素促使我們擁有美好的性生活。
    腸道微生物與性和良好勃起、慾望和性欲之間有什麼聯繫或關聯嗎,若有的話?
    首先,我認為很明顯,當人們生病的時候,當然他們的腸道微生物群受損,當人們生病時,性欲就會消失,對吧?
    這是這種情況的一部分。
    性欲也與荷爾蒙有關,而我們的腸道微生物有能力影響多種不同的荷爾蒙,對於女性來說是雌激素。
    有一個術語叫做「內分泌微生物群」,內分泌微生物群聽起來有點像微生物群,因為基本上我們指的是控制女性雌激素水平的微生物。
    所以腸道微生物群會產生雌激素。
    它控制雌激素的再循環。
    好的。
    所以雌激素有這種循環模式,在這種循環模式中,它基本上可以被排出體外。
    或者它可以重新進入系統,而腸道微生物是這個系統的守門人。
    因此它們確實有能力在某種程度上控制體內的雌激素水平。
    這就是為什麼如果你看看以雌激素為驅動的疾病。
    乳腺癌。
    乳腺癌、卵巢癌、子宮內膜癌、子宮內膜異位症。
    你會發現,這些情況下,腸道微生物群在所有案例中都存在損害。
    所以這提供了一個建議,雖然還未得到證明,但提供了一個建議,即微生物群的損害可能會加劇這些雌激素水平的改變。
    好吧。
    睪酮或男性荷爾蒙的情況也是如此,順便說一句,當然所有男性都有雌激素,所有女性也有男性荷爾蒙。
    這是雙向的。
    只是兩性之間的優勢不同。
    所以有一種細菌叫做梭狀芽孢桿菌,已知會影響男性的睪酮水平。
    所以還有一些情況,例如多囊卵巢綜合症,在女性中,雌激素和雄激素之間的不平衡與該綜合症的表現強烈相關。
    我們懷疑腸道在這其中是核心因素。
    好的。
    所以首先,第一點是,與荷爾蒙相關的問題與我們的腸道微生物有關。
    好的。
    所以性欲、性。
    這些事情顯然與荷爾蒙有關。
    這就是為什麼勃起功能障礙,相信我,因為這不太容易給出一個診斷標籤。
    但女性的性欲,我幾乎肯定也會與腸道微生物有關。
    我幾乎可以確定這一點。
    我回到的問題,我覺得非常有趣的是,微生物在兩個人之間的相配中所扮演的角色。
    在兩個人之間。
    讓我對另一個人產生吸引力。
    是的。
    因此我又回到了基本問題。
    現在看看,我已經結婚10年了。
    所以我已經有很長一段時間不是單身男士。
    但我認為我們都可以關聯到,你曾經約會,然後有些東西是性格之外的。
    可能是你注意到這個人某種氣味,讓你覺得,這讓我感到反感。
    這行不通。
    對吧?
    或者可能是某個人吻的方式。
    而這些兼容性問題,我確信實際上來自於腸道微生物,在某種程度上它們是一種牽線搭橋者,而我們在尋找好伴侶。
    我無法確切說出這意味著什麼。
    什麼才算良好的伴侶關係?
    但我們知道,這種我們之前討論過的伴侶關係最終會影響到你的腸道微生物群,因為你會分享。
    我堅信性吸引力與這些因素息息相關,雖然在動物研究中,這在人類中的實施更困難。
    但在動物研究中,他們確實發現,費洛蒙水準、氣味、你所吸引的這種荷爾蒙與腸道微生物有關。
    因此,吻與腸道微生物有關,費洛蒙與腸道微生物有關,性欲、性慾和男性勃起都與腸道微生物有關。
    我不知道界線在哪裡,它會停止在什麼地方。
    我認為這一切都是相互關聯的。
    好的。如果我想要更具吸引力,我是否只需要吃一些芽菜?
    你這是在說什麼呢?
    因為這是關於兼容性還是腸道健康呢?
    我認為這是不言自明的。
    所以吸引力是一個複雜的東西。
    當然。
    我們每個人的看法都不同。
    你知道,我的朋友中有人覺得某個人很有吸引力,而對我來說卻完全不同,對吧?
    這都是好的。
    我很高興我們有不同的看法,因為多樣性對遺傳池是必要的,對吧?
    就像我們需要每個人,不同的人尋求不同的東西。
    話雖如此,我感覺有某些特質是普遍吸引人的。
    而那通常是健康的指標。
    我們通常會想,是的,你說的對。
    對。
    因為我本來會說,我們把它們視為物理上的東西,對吧?
    通常是我們用眼睛能看到的東西。
    或者是我們可能通過耳朵來消費的東西,比如笑話、幽默、智慧或性格等等。
    但完全有可能有一些無形的東西。
    好吧,我不認為可見的東西能夠與無形的東西分開。
    這是今天節目傳遞的訊息之一,無論是你的外貌、皮膚的光澤、年輕的外表,還是你的身材。
    有很多種吸引人的體型。
    我的意思是,我並不是說只有一種,這些都是內在狀態的表現。
    你會推薦補充品嗎?
    我知道你推出了自己品牌的補充品,我這裡就有。
    其實在我們談話的時候我一直在喝,這個叫做38 Terra,對吧?
    38 Terra。
    而38 Terra的意思是38兆。
    這是指我們體內的38兆微生物。
    這款產品叫做每日微生物群營養。
    在這款產品中,我們使用了特定成分和特定劑量,這些成分經臨床證明對你的身體有影響和好處。
    這包括改善你的腸道微生物群。
    這也意味著改善你的排便。
    我們談到從布里斯托一號或二號或布里斯托六號或七號回到布里斯托四號。
    這就是我現在所提到的,但也包括減少消化症狀。
    所以這些是我們定期使用前生物的好處。
    這很簡單。
    這是一種粉末。
    你一直在喝。
    我覺得味道很好。
    我不知道你怎麼想。
    我感到震驚。
    是的。
    而且它真的很好喝。
    是的,讓人耳目一新。
    我實際上已經喝完了。
    我開始這次訪談的時候在這個瓶子裡,而現在它已經空了。
    人們去哪裡可以找到38 Terra?
    38 Terra可以在我們的網站上購買。
    你可以訪問38terra,38terra.com。
    我們將在1月中旬首次上市。
    我們將在美國和澳大利亞上市。
    所以在英國,可能會比較難獲得,但請放心,如果需求充足,
    我們會滿足那個需求。
    但如果我在英國,我仍然可以訂購。
    可能會有運費等費用。
    只需支付運費。
    好的。
    這太有趣了。
    我今天學到了很多東西,這很瘋狂,因為我原本以為自己沒有太多值得了解的腸道微生物群。
    我曾經討論過很多,但真的,它激勵了我。
    它讓我獲得了資訊,並提供了一種可操作的藍圖,讓我開始在生活中採取行動。
    如果我想總結一下,對於每個人,有哪些主要的訊息?
    攝取各種各樣的植物、水果、蔬菜、全穀物、種子、堅果、豆類,每一種。
    咖啡呢?
    咖啡算數。
    很好。
    完全正確。
    所以在你的飲食中增加更多的多樣性。
    在你的飲食中加入發酵食品。
    出去運動。
    獲得良好的睡眠。
    擁抱你關心的人。
    專注於人際連結。
    對我來說,這些才是重點。
    這些事情,順便說一句,大多數都是完全免費的。
    在這個播客上,我們有一個結束的傳統,最後一位嘉賓會提問,而不知道會留給誰。
    留給你的問題是:
    你生活中最幸福的時刻是什麼時候?
    你可以用任何你喜歡的方式來定義幸福。
    幸福, 我認為才是真正重要的。
    我認為我們在當今的世界中,過於固定於像金錢這樣的客觀事物,卻忽略了那些不易衡量的事物。
    我不知道你在家裡有多幸福。
    我真的不知道,對吧?
    我對你的財務狀況有些了解。
    但這就是生活的本質所在。
    對我來說,我的幸福來自我的家庭。
    這是你不會知道的我的一面,除非你真的成為我在南卡羅來納州查爾斯頓的朋友,花時間和我這個真實的人在一起,對吧?
    但無論你在這個鏡頭前看到什麼或者在這集節目中聽到什麼,我們是真實的人,過著真實的生活。
    對我來說,我的幸福來自於追求一些事物,與我的家人在一起,為他們奮鬥做一切在我能力範圍內的事情。
    也只是享受和他們在一起的時光。
    這就是它的意義。
    這是一個美麗的回答。
    非常感謝你,威爾博士。
    你具備了卓越的溝通能力,還有對我們今天討論的議題無與倫比的知識。
    這真的,真的太了不起了。
    你真的,真的很了不起。
    你為許多人做了如此多的出色工作,因為直到幾年前我才了解到腸道微生物群。
    我知道,因為我可以看到數據,整個社會都在努力深入理解腸道。
    每年出現的研究讓我們更接近這一理解。
    而這一理解將解鎖我們所有人在生活中追求的目標,最終就是你所說的幸福。
    所以這就是你正在做的工作。
    你正在提升大眾的幸福感。
    我認為這是非常值得追求的使命。
    所以我為此感謝你。
    代表今天所有聽眾中,能夠聽到這部分對話的人,還有那些無法直接聯繫到你的人,
    代我們所有人感謝你。
    謝謝。我很榮幸能夠參加您的節目。
    對於想要繼續這個對話的人,我之所以將信息分享出來就是因為這樣。
    你可以在社交媒體上找到我,名稱是Gut Health MD,Instagram,Facebook。
    我也在TikTok上,但我想可能是有位14歲的孩子搶走了我的名稱。
    所以你會在那裡找到Gut Health MD underscore。
    但你也可以訪問我網站theplantfedgut.com,訂閱我的免費電子郵件通訊。
    這是我最有效的溝通方式,我會在那裡分解研究。
    所以來訂閱我的電子郵件通訊。
    如果你想了解38 Terra,你也可以在那裡獲得更多信息。
    我會把所有的資訊放在節目附註中。
    這也是我第一次這樣做。
    我將把這次對話的簡報放在節目備註中。這個簡報本質上是我團隊做的所有研究的精華,濃縮成大約十頁。這是非常重要的,因為我們今天談論了如此多的內容,對於那些只是聽的人,或者是在做其他事情的人,例如洗碗或搭地鐵,這裡有很多信息。您在節目備註中會找到這十頁,總結了這次對話的要點和實際見解。這是我打算持續進行的事情。另外,我們在這次對話中討論的資料,例如布里斯托大便分類表,以及您後續提供的所有其他信息,都將包括在節目備註中,包括在社交媒體和他網站上如何找到威爾博士的鏈接。太棒了。聽起來真酷。迫不及待想去查看那個資訊了。您是否需要下一個可以收聽的播客?我們發現喜歡這一集的人也往往會非常喜歡我們最近做的另一集中。因此,我已經在下面的描述中鏈接了那一集。我知道您會喜歡的。
    [音樂]

    It controls your immune system, anxiety, depression and whether or not you get diseases, so why do we know so little about the gut microbiome?

    Dr Will Bulsiewicz is an award-winning gastroenterologist (medicine that focuses on the digestive system) and a world-renowned gut-health expert. He is the author of over 20 scientific papers and the book, ‘Fibre Fuelled’.

    In this conversation, Dr Will and Steven discuss everything from, the power of the microbiome, why fibre is crucial for optimal health, the importance of understanding your poo, and why food can be just as powerful as medication.

    You can purchase Dr Will’s book, ‘Fibre Fuelled: The Plant-Based Gut Health Plan to Lose Weight, Restore Health and Optimise Your Microbiome’, here: https://amzn.to/3NydmSB

    Additional Interview Information:

    Interview Brief: drwillbrief.tiiny.site

    The Bristol Stool Chart: https://bit.ly/486k4Yo

    Dr Will’s supplement: https://38tera.com

    Follow Dr Will:

    Instagram: https://bit.ly/3tyHQgu

    Website: https://bit.ly/3tsZum4

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 142: These Daily Habits Are Slowly Killing You: Peter Attia

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:03 (upbeat music)
    0:00:06 Today, most people listening to us are gonna die
    0:00:10 from cardiovascular disease, from cancer, dementia,
    0:00:12 or other neurodegenerative diseases,
    0:00:15 complications of diabetes.
    0:00:18 And on the one hand, that’s a sign of progress.
    0:00:20 It means like, hey, we’re living long enough
    0:00:22 to die from those things,
    0:00:27 but we’ve made scant progress against those things.
    0:00:32 In fact, if you go back and strip out
    0:00:36 the top eight causes of infectious death
    0:00:38 or communicable death, death from communicable diseases
    0:00:41 or infectious diseases, today, if you strip them out,
    0:00:44 our life expectancy is not much better than it was
    0:00:46 in the 1800s.
    0:00:49 If we want to really figure out a way to live longer,
    0:00:51 and I would argue more importantly, live better,
    0:00:53 meaning when we’re in the last decades of our life,
    0:00:55 not be in a state of total decline,
    0:00:58 we need a totally different playbook.
    0:01:00 And that playbook is Medicine 3.0
    0:01:03 and it involves real prevention.
    0:01:06 So that means taking true steps at prevention
    0:01:08 very early in life.
    0:01:10 It also involves being very personalized
    0:01:11 in how you do things.
    0:01:14 So it means you can’t just do pain by numbers.
    0:01:17 You can’t just sort of say the same thing to everybody.
    0:01:19 Clearly, there are certain things
    0:01:21 that make absolute sense across the board,
    0:01:24 such as sleep and exercise, you know?
    0:01:27 But the way you might use medications
    0:01:30 is gonna have to be much more tailored to an individual.
    0:01:33 – You say that there are four points to Medicine 3.0,
    0:01:38 which is the prevention, being unique in your treatment
    0:01:40 to each individual, an honest assessment
    0:01:42 and acceptance of risk.
    0:01:43 – Yeah.
    0:01:47 One of the things that I don’t think we think enough about
    0:01:50 as doctors sometimes is risk, right?
    0:01:52 Now, I think doctors are very good at thinking
    0:01:54 about the risk of doing something.
    0:01:55 – Yeah.
    0:01:57 – I think, you know, usually a doctor is pretty good
    0:02:00 at understanding, you know, if you have this surgical
    0:02:02 procedure, there’s a risk of an infection.
    0:02:03 There’s a risk of bleeding.
    0:02:04 There’s a risk of all of these things.
    0:02:07 If you take this medicine, there’s a risk of this side
    0:02:09 effect or that side effect.
    0:02:11 But I don’t think we spend enough time thinking about
    0:02:15 the risk of not acting or the risk of not acting when we do.
    0:02:19 So this is where I think it gets a bit more nuanced.
    0:02:25 Prevention doesn’t come without risk, right?
    0:02:28 I mean, you’re still gonna have to do something
    0:02:29 in the state of prevention.
    0:02:35 So the question is understanding the time horizon
    0:02:38 upon which you’re considering risk.
    0:02:40 So I’ll give you one very specific example.
    0:02:45 At least in the U.S. and it might be the same in the U.K.
    0:02:49 We only really think about the risk of heart disease
    0:02:52 over a 10 year time horizon.
    0:02:55 So look at someone like you, you’re 30 years old, right?
    0:03:00 So what is your 10 year risk of having a heart attack?
    0:03:04 I can tell you without knowing anything about you,
    0:03:07 it’s really low.
    0:03:10 It’s as close to zero as we could have in medicine.
    0:03:13 But what if I did a blood test on you
    0:03:18 and I found biomarkers in there that were predictive
    0:03:21 of a very high risk later in life?
    0:03:23 Now that would be actually quite possible.
    0:03:26 There’s about a one in 10 chance
    0:03:29 you might have a biomarker called LP Little A, for example,
    0:03:33 which is just a certain lipid in your body.
    0:03:34 About a one in 10 chance you have
    0:03:36 that dramatically increases your risk
    0:03:38 of cardiovascular disease.
    0:03:40 – My uncle died very early.
    0:03:43 I believe in his 50s of a cardiovascular disease.
    0:03:44 – Interesting.
    0:03:46 So knowing that, by the way, could be helpful
    0:03:48 because that would prompt me to ask you more questions
    0:03:52 and want to know more about all the people in your family.
    0:03:54 So here we have a one in 10 chance.
    0:03:56 And by the way, we wouldn’t leave it to chance.
    0:03:57 We would just check it.
    0:03:58 And let’s say we checked your level
    0:04:00 and you had that lipoprotein
    0:04:02 or you had an elevated level of another lipoprotein,
    0:04:04 Apo lipoprotein little B.
    0:04:06 And again, these are kind of technical terms,
    0:04:09 but they’re very common things and they’re easy to measure.
    0:04:13 The medicine 2.0 view here would be,
    0:04:15 well, there’s nothing wrong with you now
    0:04:17 and there’s not going to be anything wrong with you
    0:04:19 for the next 10 years.
    0:04:21 We don’t need to do anything about it.
    0:04:26 Conversely, if I take a lifetime view of risk,
    0:04:30 I would say, yeah, but the risk to something happening
    0:04:34 in the next 40 years is actually quite significant.
    0:04:39 So my risk of doing nothing is probably much higher
    0:04:40 than my risk of doing something today.
    0:04:42 So my risk of doing something today
    0:04:44 would be non-zero but small,
    0:04:45 but my risk of doing nothing
    0:04:49 if I take the appropriate time horizon is much bigger.
    0:04:50 – This is one of the things in your book
    0:04:53 that really, really got me thinking was,
    0:04:54 I have to say, and I believe a lot of people
    0:04:56 probably feel the same way.
    0:04:59 I’ve gone through my life thinking, to some degree,
    0:05:03 I’ll worry about avoiding these diseases later.
    0:05:06 When I get to 45,
    0:05:09 then I’ll start taking this thing seriously.
    0:05:11 ‘Cause then I’m getting into that territory
    0:05:13 where most people I know that get cancer or Alzheimer’s
    0:05:15 or all of these cardiovascular things,
    0:05:16 that’s when it tends to happen.
    0:05:18 So I’ll think about it then.
    0:05:21 – Totally understandable.
    0:05:26 And I’ll frame this in the context of a question
    0:05:28 I get asked all the time, which is,
    0:05:31 hey, Peter, when is the best time
    0:05:32 to start thinking about this stuff?
    0:05:35 And I say, look, I can’t answer that
    0:05:39 because there are two competing issues that are crossing.
    0:05:45 When I meet somebody who’s in the last decade of their life,
    0:05:48 do you know how much they are thinking about this?
    0:05:50 Like, it’s all they’re thinking about.
    0:05:52 It’s all they’re thinking about.
    0:05:55 Every minute of every day is a confrontation
    0:05:57 with their own mortality.
    0:06:03 The problem is they don’t have much time
    0:06:06 to change the direction of the ship.
    0:06:08 You may recall in the book, I write the sort of,
    0:06:10 I use the metaphor of the Titanic, right?
    0:06:14 It’s not that the Titanic didn’t see the iceberg.
    0:06:17 It’s that it didn’t see the iceberg in time.
    0:06:20 It didn’t have enough runway to really move out of the way.
    0:06:23 And that’s why the Titanic gashed the side of the boat.
    0:06:26 Now, at the other end of the spectrum,
    0:06:31 a 30-year-old like you has unbelievable potential
    0:06:34 to change the arc of your life.
    0:06:40 You have so much runway to,
    0:06:42 through manipulating nutrition and exercise and sleep
    0:06:44 and stress and all of these things,
    0:06:49 to completely alter the disease trajectory of your life.
    0:06:51 The problem is, and I’m not just speaking to you personally,
    0:06:55 but more broadly to someone who’s as young as you,
    0:06:57 it’s harder to find the motivation
    0:07:00 because there are no reminders of your own mortality.
    0:07:02 You’re Superman, right?
    0:07:06 The worst thing that happens to you is a hangover.
    0:07:07 So I always get asked like,
    0:07:09 when is the right time to start worrying about this?
    0:07:12 And the short answer is look as soon as possible,
    0:07:16 but then there’s a reality that says for most people,
    0:07:18 it’s not until they’re in their 40s.
    0:07:20 Maybe once they have kids
    0:07:23 that they start to appreciate their own mortality
    0:07:26 and that that provides some of the motivation to say,
    0:07:29 you know, maybe I’ll be a little less focused
    0:07:32 on optimizing everything for today
    0:07:33 and I’ll start thinking a little bit about tomorrow.
    0:07:34 So again, another way to think about this
    0:07:37 is saving for retirement.
    0:07:39 A lot of people in their 20s and 30s
    0:07:40 who are making good money
    0:07:45 aren’t necessarily taking the most prudent financial steps
    0:07:49 to ensure financial freedom when they’re in their 70s
    0:07:51 because let’s be honest,
    0:07:54 it’s more enjoyable to spend money today
    0:07:55 than to set some of it aside.
    0:07:59 But there are a lot of people later in life who think,
    0:08:02 I wish I was a little bit more responsible earlier on.
    0:08:04 – How early did some of these,
    0:08:06 Dizzy, if you looked at my sort of metabolic health
    0:08:08 or if you were able to look inside my body,
    0:08:10 which I’m sure you’re able to do,
    0:08:14 how early do some of these diseases begin in my life?
    0:08:17 At what age do you see some of these things coming?
    0:08:18 – Yeah, it’s super interesting
    0:08:23 because there are some elements of you as a person
    0:08:27 that are going downhill the minute you’re born
    0:08:29 and there are others that are not.
    0:08:32 So let’s use two examples.
    0:08:34 Let’s start with something where your body
    0:08:36 is getting better and better
    0:08:41 and you’re probably only peaking now
    0:08:46 but you haven’t really started to age, your muscle quality.
    0:08:51 So when you were five years old,
    0:08:54 your muscle quality was nothing like it is today.
    0:08:57 But as you enter your 20s,
    0:08:59 the quality of those muscle fibers,
    0:09:02 these type one and type two muscle fibers.
    0:09:05 So these are kind of slow to fatigue
    0:09:08 but high endurance fibers are the type one fibers,
    0:09:10 the type two fibers are very, very powerful
    0:09:13 but they’re kind of quick to fatigue.
    0:09:16 The quality of both of those fibers is very high
    0:09:18 and the more you train them,
    0:09:19 the higher quality they will be.
    0:09:23 But as you enter your 30s,
    0:09:26 you will now start to experience a shrinkage
    0:09:28 of those type two muscle fibers.
    0:09:31 You will be less powerful in your 30s,
    0:09:33 in your late 30s especially,
    0:09:36 than you were in your mid to late 20s.
    0:09:38 So that’s a form of aging, you are declining.
    0:09:40 It’s not an accident
    0:09:43 that the most powerful athletes in the world
    0:09:45 are at their peak in their late 20s and early 30s.
    0:09:47 So sprinters, for example,
    0:09:50 that’s a prime example of a pure, pure power sport.
    0:09:55 We look at other things like
    0:09:56 more of your muscular endurance
    0:09:58 that will peak even a little bit later.
    0:10:00 You can keep that going a little bit later.
    0:10:03 We look at certain forms of cognition.
    0:10:06 So if we look at something called fluid intelligence,
    0:10:10 this is raw horsepower processing speed.
    0:10:13 You have more of it right now than I do.
    0:10:17 Meaning you’re gonna have faster processing speed,
    0:10:19 better memory, all of these things
    0:10:20 are gonna be better when you’re 30,
    0:10:22 than at my age, I’m 50.
    0:10:25 Because that’s already started to decline in me.
    0:10:27 There are some things, however,
    0:10:30 that began aging in you the minute you were born.
    0:10:31 And one of them is actually going back
    0:10:35 to this idea of atherosclerosis or cardiovascular disease.
    0:10:38 Well, that’s an example of a disease process
    0:10:40 that begins right away at birth.
    0:10:44 And even though it almost never rears its head
    0:10:46 as far as death before you’re 50,
    0:10:49 make no mistake about it, it’s starting on day one.
    0:10:51 And we know this, by the way,
    0:10:55 because when we look at studies of people who die
    0:10:56 for completely unrelated reasons.
    0:10:59 So somebody who dies in a car accident
    0:11:01 or soldiers dying in war,
    0:11:04 and we look at the arteries of their heart,
    0:11:08 we already see quite advanced disease.
    0:11:11 So the truth of it is you already have
    0:11:14 pretty significant disease in your coronary arteries.
    0:11:18 It hasn’t risen to the level of ever causing a heart attack
    0:11:21 and it’s unlikely to do so for another 20 years,
    0:11:23 maybe even another 30 years.
    0:11:25 – But it’s compounding.
    0:11:26 – It is compounding, exactly.
    0:11:29 – And if you want to live to be 90,
    0:11:32 free of cardiovascular disease,
    0:11:35 it makes a big difference if you can slow it down
    0:11:38 when you’re in your 20s and 30s.
    0:11:40 – Medicine 3.0 as we talked about earlier,
    0:11:42 you talk about these five core things
    0:11:44 that help to increase our chances of longevity
    0:11:46 as it relates to our health spans.
    0:11:47 What are those five things?
    0:11:50 – Precisely, again, we can talk a lot about it
    0:11:53 if you want a little about it, but the point is,
    0:11:56 it is not remotely given anything beyond lip service
    0:11:57 by Medicine 2.0.
    0:12:00 Medicine, if you go to your doctor here at the NHS
    0:12:04 and say, okay, tell me what my workouts should be,
    0:12:06 like, good luck, right?
    0:12:08 How much time should I be spending in zone two
    0:12:10 versus zone five?
    0:12:11 Like, what type of lifting should, I mean,
    0:12:13 there’s no way they’re going to give you
    0:12:15 that type of insight or specificity.
    0:12:18 The third one is nutrition.
    0:12:21 Again, sure, every doctor’s gonna tell you,
    0:12:24 eat less, exercise more, but they’re not really,
    0:12:26 for the most part, going to be able
    0:12:27 to help you manage nutrition.
    0:12:29 Certainly, I didn’t learn anything about nutrition
    0:12:32 or exercise when I was going through my medical training,
    0:12:34 and most physicians don’t.
    0:12:36 So I’m not saying that there aren’t doctors out there
    0:12:37 who don’t understand these things.
    0:12:39 What I’m gonna say is they had to learn that stuff
    0:12:42 on their own outside of their traditional training.
    0:12:43 – So crazy.
    0:12:45 – The fourth one is sleep,
    0:12:47 and that fits in the same category.
    0:12:49 Sleep is an essential pillar of health,
    0:12:52 but we learn nothing about it in our medical training.
    0:12:54 In fact, most of our medical training
    0:12:56 is paradoxically sleep deprived.
    0:12:57 – Sleep’s really important to you, isn’t it?
    0:12:58 – For sure.
    0:12:59 – Super important to me as well.
    0:13:00 Been life changing.
    0:13:01 This little whoop thing.
    0:13:02 – Yeah, yeah, I see that there.
    0:13:03 – Absolutely changed my life.
    0:13:04 – And you’ve probably noticed
    0:13:08 how your whoop score changes with and without alcohol.
    0:13:10 – One glass, and it’s all flashing red.
    0:13:12 And the first time that happened,
    0:13:13 I had one glass of wine,
    0:13:16 and I woke up the next day and my vital signs,
    0:13:17 my heart rate variability was flashing red,
    0:13:19 and it literally says, “Did you have a drink last night?”
    0:13:21 It changed my life.
    0:13:22 – Yeah.
    0:13:23 – It changed my life forever,
    0:13:25 and honestly, I’m absolutely obsessed with sleep
    0:13:26 in a very healthy way.
    0:13:27 Some people think, “Oh, that’s, you know,
    0:13:29 you might be waking up and feeling bad.”
    0:13:30 No, I look at it,
    0:13:31 and if I’ve not slept well,
    0:13:33 I’ll adjust my day accordingly.
    0:13:36 You share some stats around sleeping in the book.
    0:13:39 What is the stat or the two stats
    0:13:41 that changed your perspective on sleeping,
    0:13:43 or that really you would tell someone
    0:13:44 if you’re trying to convince them
    0:13:46 of the importance of sleep?
    0:13:47 – It’s so interesting.
    0:13:48 I’ll tell you, it’s not even a stat.
    0:13:49 I think it’s more of,
    0:13:52 it almost goes back to the type of discussion
    0:13:54 you’d have with somebody like a Daniel Lieberman, right?
    0:13:57 Thinking about this through the lens of our ancestors.
    0:14:01 So, I was always someone who
    0:14:05 de-prioritized sleep.
    0:14:08 You know, very busy person.
    0:14:12 High energy didn’t really seem to need that much of it.
    0:14:15 Even in high school, it was sort of always go, go, go.
    0:14:18 And, you know, at one point,
    0:14:19 I was sort of having a discussion
    0:14:21 with a colleague about sleep,
    0:14:22 and I was making the argument
    0:14:25 that like I didn’t really need any of it, you know?
    0:14:28 And I almost, you know, made a point,
    0:14:31 like it’s almost a shame we can’t just work our way out of it.
    0:14:35 And he sort of posed to me in a very Socratic way.
    0:14:40 Well, you know, given how evolutionarily
    0:14:44 unwise sleep would be, right?
    0:14:47 You are unconscious for a third of your life.
    0:14:50 And we know that our ancestors slept
    0:14:54 on an average of about seven to eight hours every 24 hours.
    0:14:56 They didn’t do it always straight away,
    0:14:58 but we know that they’re sleeping
    0:14:59 basically a third of their life.
    0:15:04 That’s a time when you can’t forage for food.
    0:15:06 You can’t defend yourself against predators.
    0:15:07 You are not mating.
    0:15:10 Like, there’s nothing from an evolutionary perspective
    0:15:11 you’re doing.
    0:15:13 Those are the three highest priorities of evolution
    0:15:14 and you’re not doing them.
    0:15:17 Why would evolution have kept this thing around?
    0:15:18 Like, and by the way,
    0:15:21 why has no species figured out a way out of it?
    0:15:24 And I think through that lens, I was sort of like,
    0:15:27 huh, yeah, interesting.
    0:15:29 Maybe this thing does matter.
    0:15:31 So in some ways, I think that’s probably
    0:15:33 one of the most powerful things that you can hear.
    0:15:36 And sure, there are lots of statistics
    0:15:39 about how fragmented sleep, broken sleep,
    0:15:42 or short sleep can increase your risk.
    0:15:45 In particular of cardiovascular disease and dementia,
    0:15:47 I think there’s a less clear relationship to cancer,
    0:15:49 but I think the relationship is quite clear
    0:15:52 to cardiovascular disease and dementia.
    0:15:53 In addition to insulin resistance,
    0:15:55 and obviously therefore weight gain.
    0:15:57 So for people, even if you’re just coming at this
    0:16:01 through the lens of weight or excess body fat,
    0:16:04 I mean, that’s probably motivation enough for many people.
    0:16:06 And then of course there’s how you feel
    0:16:07 and how you perform.
    0:16:07 – Oh, gosh, yeah.
    0:16:10 And your creativity and your ability to articulate yourself,
    0:16:13 which I noticed in your mood, huge one for me,
    0:16:15 especially when you’re running teams.
    0:16:16 Unslept days are my worst days.
    0:16:20 – The fifth and final thing that you have as a tool
    0:16:23 in the Longevity Toolkit is all the molecules.
    0:16:24 So drugs, hormones, supplements.
    0:16:27 And there, that’s the one thing you sort of do learn
    0:16:29 in traditional medicine is you at least learn
    0:16:32 about the pharmacologic side of it.
    0:16:34 You don’t really learn anything about supplements.
    0:16:36 So most doctors don’t really understand
    0:16:37 much about supplements.
    0:16:39 And interestingly, most doctors don’t really understand
    0:16:40 a lot about hormones as well.
    0:16:46 So medicine 2.0 is good at what it does,
    0:16:48 but it’s very limited.
    0:16:50 So it’s kind of like having a contractor
    0:16:53 that only has one tool instead of five tools.
    0:16:55 And as we discussed earlier,
    0:16:57 I think they’re applying those tools too late in the game.
    0:17:00 (upbeat music)
    0:17:03 (upbeat music)
    (nhạc vui tươi)
    Hôm nay, hầu hết mọi người đang nghe chúng tôi sẽ chết vì bệnh tim mạch, ung thư, sa sút trí tuệ, hoặc các bệnh thoái hóa thần kinh khác, các biến chứng của bệnh tiểu đường. Và một mặt, đó là dấu hiệu của sự tiến bộ. Điều đó có nghĩa là, này, chúng ta đang sống đủ lâu để chết vì những điều này, nhưng chúng ta đã có tiến bộ rất ít trong việc chống lại những điều đó. Trên thực tế, nếu bạn quay lại và loại bỏ tám nguyên nhân hàng đầu gây chết vì bệnh truyền nhiễm hoặc bệnh có thể lây nhiễm, thì hôm nay, nếu bạn loại bỏ chúng, tuổi thọ của chúng ta không tốt hơn nhiều so với thời kỳ 1800. Nếu chúng ta thực sự muốn tìm ra cách để sống lâu hơn, và tôi sẽ lập luận rằng điều quan trọng hơn, sống tốt hơn, có nghĩa là khi chúng ta ở những thập kỷ cuối cùng của cuộc đời, không ở trong trạng thái suy sụp hoàn toàn, chúng ta cần một kế hoạch hoàn toàn khác. Và kế hoạch đó là Y học 3.0 và nó liên quan đến việc phòng ngừa thực sự. Điều đó có nghĩa là thực hiện các bước phòng ngừa thực sự rất sớm trong cuộc đời. Nó cũng liên quan đến việc cá nhân hóa rất nhiều cách mà bạn làm mọi thứ. Vì vậy, điều này có nghĩa là bạn không thể chỉ thực hiện theo các số liệu. Bạn không thể chỉ nói cùng một điều với mọi người. Rõ ràng, có những điều nhất định mà hoàn toàn có ý nghĩa cho tất cả, như giấc ngủ và tập thể dục, đúng không? Nhưng cách bạn sử dụng thuốc sẽ phải được điều chỉnh nhiều hơn cho từng cá nhân.
    – Bạn nói rằng có bốn điểm đến Y học 3.0, đó là phòng ngừa, tính độc đáo trong điều trị cho từng cá nhân, một đánh giá trung thực và chấp nhận rủi ro.
    – Đúng vậy. Một trong những điều mà tôi không nghĩ chúng ta suy nghĩ đủ nhiều như các bác sĩ đôi khi là về rủi ro, đúng không? Bây giờ, tôi nghĩ bác sĩ khá giỏi trong việc suy nghĩ về rủi ro của việc làm một điều gì đó.
    – Đúng vậy. – Tôi nghĩ, bạn biết đấy, thường thì một bác sĩ sẽ khá tốt trong việc hiểu rằng, bạn biết đấy, nếu bạn thực hiện một quy trình phẫu thuật này, có rủi ro bị nhiễm trùng. Có rủi ro chảy máu. Có rủi ro của tất cả những điều này. Nếu bạn dùng thuốc này, có rủi ro về tác dụng phụ này hoặc tác dụng phụ kia. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta dành đủ thời gian để nghĩ về rủi ro của việc không hành động hoặc rủi ro của việc không hành động khi chúng ta có thể. Vì vậy, đây là nơi mà tôi nghĩ nó trở nên phức tạp hơn một chút. Phòng ngừa không đến mà không có rủi ro, đúng không? Ý tôi là, bạn vẫn sẽ phải làm gì đó trong trạng thái phòng ngừa. Vì vậy, câu hỏi là hiểu được khoảng thời gian mà bạn đang xem xét rủi ro. Vì vậy, tôi sẽ đưa ra một ví dụ rất cụ thể. Ít nhất ở Mỹ và có thể cũng giống như ở Anh. Chúng ta chỉ thực sự nghĩ về rủi ro mắc bệnh tim trong vòng 10 năm. Vì vậy hãy nhìn vào một người như bạn, bạn 30 tuổi, đúng không? Vậy rủi ro của bạn trong 10 năm tới là gì về khả năng bị nhồi máu cơ tim? Tôi có thể nói với bạn mà không cần biết bất cứ điều gì về bạn, rủi ro đó thực sự rất thấp. Nó gần như bằng không trong y học. Nhưng nếu tôi thực hiện một xét nghiệm máu cho bạn và tôi tìm thấy các chỉ số sinh học ở đó mà có thể dự đoán được một rủi ro rất cao sau này trong cuộc sống? Bây giờ, điều đó thực sự có thể. Có khoảng một trong mười khả năng bạn có một chỉ số sinh học được gọi là LP Little A, ví dụ, đây là một loại lipid nhất định trong cơ thể bạn. Khoảng một trong mười khả năng bạn có điều đó làm tăng đáng kể rủi ro bệnh tim mạch của bạn.
    – Chú tôi đã chết rất sớm. Tôi tin rằng trong những năm 50 của ông ấy vì bệnh tim mạch.
    – Thú vị. Vậy biết điều đó, nhân tiện, có thể hữu ích vì điều đó sẽ khiến tôi muốn hỏi bạn nhiều câu hỏi hơn và muốn biết thêm về tất cả mọi người trong gia đình bạn. Vì vậy, ở đây chúng ta có một trong mười khả năng. Và nhân tiện, chúng tôi sẽ không để điều đó cho may rủi. Chúng tôi chỉ kiểm tra thôi. Và giả sử chúng tôi kiểm tra mức độ của bạn và bạn có loại lipoprotein đó hoặc bạn có mức độ tăng cao của một loại lipoprotein khác, Apo lipoprotein little B. Và lại một lần nữa, đây là những thuật ngữ kỹ thuật, nhưng chúng là những điều rất phổ biến và dễ đo. Quan điểm Y học 2.0 ở đây sẽ là, well, bây giờ bạn không có gì sai và trong 10 năm tới cũng sẽ không có gì sai với bạn. Chúng tôi không cần phải làm gì về điều đó. Ngược lại, nếu tôi xem xét rủi ro theo thang thời gian cả đời, tôi sẽ nói, vâng, nhưng rủi ro xảy ra điều gì đó trong 40 năm tới thực sự khá lớn. Vì vậy, rủi ro của tôi khi không làm gì có thể cao hơn nhiều so với rủi ro của tôi khi làm điều gì đó hôm nay. Vì vậy, rủi ro của tôi khi làm điều gì đó hôm nay có thể không bằng không, nhưng là nhỏ, nhưng rủi ro của tôi khi không làm gì, nếu tôi xem xét khoảng thời gian hợp lý, sẽ lớn hơn nhiều.
    – Đây là một trong những điều trong cuốn sách của bạn mà thực sự khiến tôi suy nghĩ, tôi phải nói, và tôi tin rằng rất nhiều người cũng có thể cảm thấy như vậy. Tôi đã trải qua cuộc đời mình nghĩ, ở một mức độ nào đó, tôi sẽ lo lắng về việc tránh những căn bệnh này sau. Khi tôi đến tuổi 45, thì tôi sẽ bắt đầu nghiêm túc với điều này. Bởi vì lúc đó tôi đang vào cái lãnh thổ nơi mà hầu hết những người mà tôi biết mắc ung thư hoặc bệnh Alzheimer hoặc tất cả những thứ liên quan đến tim mạch này, đó là lúc chúng có xu hướng xảy ra. Vì vậy, tôi sẽ nghĩ về điều đó vào lúc đó.
    – Hoàn toàn có thể hiểu được. Và tôi sẽ đặt điều này trong bối cảnh của một câu hỏi mà tôi thường xuyên được hỏi, đó là, này, Peter, khi nào là thời điểm tốt nhất để bắt đầu nghĩ về những điều này? Và tôi nói, hãy nhìn xem, tôi không thể trả lời điều đó vì có hai vấn đề cạnh tranh đang giao nhau. Khi tôi gặp một người nào đó đang ở thập kỷ cuối cùng của cuộc đời, bạn có biết họ đang nghĩ về điều này nhiều đến mức nào không? Giống như, đó là tất cả những gì họ đang nghĩ. Mỗi phút mỗi ngày đều là một cuộc chiến với sự tử vong của chính họ. Vấn đề là họ không có đủ thời gian để thay đổi hướng đi của con tàu. Bạn có thể nhớ trong cuốn sách, tôi sử dụng phép ẩn dụ về Titanic, đúng không? Không phải là Titanic không thấy tảng băng trôi. Mà là nó không thấy tảng băng trôi kịp thời. Nó không có đủ thời gian để thực sự tránh ra khỏi đường đi. Và đó là lý do tại sao Titanic bị hư hại ở một bên.
    Bây giờ, ở đầu kia của phổ,
    một người 30 tuổi như bạn có tiềm năng không thể tưởng tượng nổi
    để thay đổi hướng đi của cuộc đời bạn.
    Bạn có rất nhiều cơ hội để,
    thông qua việc điều chỉnh dinh dưỡng, tập thể dục, giấc ngủ
    và căng thẳng và tất cả những thứ này,
    để hoàn toàn thay đổi quỹ đạo bệnh tật trong cuộc sống bạn.
    Vấn đề là, và tôi không chỉ đang nói với bạn cá nhân,
    mà rộng hơn đến những người trẻ tuổi như bạn,
    thật khó để tìm động lực
    bởi vì không có lời nhắc nhở nào về cái chết của chính bạn.
    Bạn là Siêu Nhân, đúng không?
    Điều tồi tệ nhất xảy ra với bạn chỉ là cơn say rượu.
    Vì vậy, tôi luôn được hỏi như,
    khi nào là thời điểm đúng để bắt đầu lo lắng về điều này?
    Và câu trả lời ngắn gọn là, hãy bắt đầu càng sớm càng tốt,
    nhưng rồi có thực tế nói rằng đối với hầu hết mọi người,
    thì phải đến khi họ vào tuổi 40.
    Có thể khi họ có con
    họ mới bắt đầu nhận ra cái chết của chính mình
    và điều đó tạo ra một phần động lực để nói,
    bạn biết không, có lẽ tôi sẽ ít tập trung hơn
    vào việc tối ưu hóa mọi thứ cho hôm nay
    và tôi sẽ bắt đầu nghĩ một chút về ngày mai.
    Và một cách khác để suy nghĩ về điều này
    là tiết kiệm cho việc nghỉ hưu.
    Rất nhiều người trong độ tuổi 20 và 30
    đang kiếm được nhiều tiền
    không phải lúc nào cũng thực hiện những bước tài chính thận trọng nhất
    để đảm bảo tự do tài chính khi họ 70 tuổi
    bởi vì hãy thành thực với nhau,
    thật thú vị hơn khi chi tiền cho hôm nay
    hơn là để dành một ít cho tương lai.
    Nhưng có rất nhiều người sau này trong cuộc sống nghĩ rằng,
    tôi ước gì tôi đã có trách nhiệm hơn một chút từ sớm.
    – Một số điều này bắt đầu từ khi nào,
    Dizzy, nếu bạn nhìn vào sức khỏe chuyển hóa của tôi
    hoặc nếu bạn có thể xem bên trong cơ thể tôi,
    mà tôi chắc chắn bạn có thể làm được,
    một số bệnh này bắt đầu từ rất sớm trong cuộc đời tôi?
    Ở độ tuổi nào bạn thấy một số điều này xuất hiện?
    – Vâng, điều đó rất thú vị
    bởi vì có một số yếu tố ở bạn
    bắt đầu xuống cấp ngay khi bạn chào đời
    và có những yếu tố khác thì không.
    Vậy hãy lấy hai ví dụ.
    Hãy bắt đầu với điều mà cơ thể bạn
    đang trở nên tốt hơn và tốt hơn
    và bạn có lẽ chỉ đang ở đỉnh điểm bây giờ
    nhưng bạn chưa thực sự bắt đầu lão hóa, chất lượng cơ bắp của bạn.
    Vì vậy, khi bạn năm tuổi,
    chất lượng cơ bắp của bạn không giống gì so với hôm nay.
    Nhưng khi bạn bước vào độ tuổi 20,
    chất lượng của các sợi cơ bắp đó,
    các sợi cơ loại một và loại hai.
    Các sợi loại một là những sợi cơ chậm mệt mỏi
    nhưng có độ bền cao,
    các sợi loại hai thì rất mạnh mẽ
    nhưng chúng lại nhanh mệt mỏi.
    Chất lượng của cả hai loại sợi này rất cao
    và càng luyện tập nhiều,
    chúng sẽ càng có chất lượng cao hơn.
    Nhưng khi bạn bước vào độ tuổi 30,
    bạn sẽ bắt đầu trải nghiệm sự giảm sút
    của các sợi cơ loại hai đó.
    Bạn sẽ yếu hơn trong độ tuổi 30,
    đặc biệt là vào cuối 30,
    so với bạn ở giữa đến cuối 20.
    Vậy đó là một hình thức lão hóa, bạn đang suy giảm.
    Không phải ngẫu nhiên
    rằng những vận động viên mạnh nhất thế giới
    đang ở đỉnh cao vào cuối độ tuổi 20 và đầu 30.
    Vì vậy, các vận động viên điền kinh, chẳng hạn,
    đó là ví dụ điển hình của một môn thể thao thuần túy sức mạnh.
    Chúng ta nhìn vào những thứ khác như
    độ bền cơ bắp của bạn
    sẽ đạt đỉnh thậm chí muộn hơn một chút.
    Bạn có thể duy trì điều đó một chút lâu hơn.
    Chúng ta nhìn vào một số hình thức nhận thức nhất định.
    Vì vậy, nếu chúng ta nhìn vào một cái gì đó gọi là trí tuệ linh hoạt,
    đây là tốc độ xử lý sức mạnh thô.
    Bạn có nhiều hơn bây giờ so với tôi.
    Nghĩa là bạn sẽ có tốc độ xử lý nhanh hơn,
    trí nhớ tốt hơn, tất cả những điều này
    sẽ tốt hơn khi bạn 30 tuổi,
    so với tuổi của tôi, tôi 50.
    Bởi vì điều đó đã bắt đầu suy giảm trong tôi.
    Tuy nhiên, có một số điều,
    bắt đầu lão hóa trong bạn ngay khi bạn chào đời.
    Và một trong số đó thực sự quay trở lại
    với ý tưởng về xơ vữa động mạch hay bệnh tim mạch.
    Chà, đó là một ví dụ về quá trình bệnh tật
    bắt đầu từ ngay lúc sinh ra.
    Và mặc dù nó gần như không bao giờ bộc lộ
    về cái chết trước khi bạn 50 tuổi,
    đừng nhầm lẫn về điều đó, nó bắt đầu từ ngày đầu tiên.
    Và chúng ta biết điều này, nhân tiện,
    bởi vì khi chúng ta nhìn vào các nghiên cứu về những người chết
    vì các lý do không liên quan.
    Vì vậy, một người chết trong tai nạn xe hơi
    hoặc những người lính hy sinh trong chiến tranh,
    và chúng ta nhìn vào động mạch của trái tim họ,
    chúng ta đã thấy bệnh tật khá nghiêm trọng.
    Vì vậy, sự thật là bạn đã có
    bệnh tật tương đối đáng kể trong các động mạch vành của bạn.
    Nó chưa trở nên đủ nghiêm trọng để gây ra cơn đau tim
    và không có khả năng xảy ra trong khoảng 20 năm tới,
    có thể thậm chí 30 năm nữa.
    – Nhưng nó đang tích tụ.
    – Đúng vậy, nó đang tích tụ, chính xác.
    – Và nếu bạn muốn sống đến 90 tuổi,
    không bị bệnh tim mạch,
    thì việc làm chậm nó lại
    khi bạn ở độ tuổi 20 và 30 sẽ tạo ra sự khác biệt lớn.
    – Y học 3.0 như chúng ta đã nói trước đó,
    bạn nói về năm điều cốt lõi này
    giúp tăng khả năng sống lâu của chúng ta
    liên quan đến tuổi thọ sức khỏe của chúng ta.
    Năm điều đó là gì?
    – Chính xác, một lần nữa, chúng ta có thể nói rất nhiều về điều này
    nếu bạn muốn một chút về nó, nhưng điểm quan trọng là,
    nó không hoàn toàn được chú ý ngoài những lời nói suông
    bởi Y học 2.0.
    Y học, nếu bạn đến gặp bác sĩ của bạn ở NHS
    và nói, được rồi, hãy cho tôi biết các bài tập của tôi nên như thế nào,
    thì, chúc may mắn nhé, đúng không?
    Tôi nên dành bao nhiêu thời gian ở vùng hai
    so với vùng năm?
    Vậy, phương pháp nâng nào tôi nên dùng,
    ý tôi là, không có cách nào họ có thể cung cấp cho bạn
    kiến thức hoặc sự cụ thể đó.
    Điều thứ ba là dinh dưỡng.
    Một lần nữa, tất nhiên, mỗi bác sĩ sẽ nói với bạn,
    ăn ít lại, tập thể dục nhiều hơn, nhưng họ cũng không thực sự,
    trong phần lớn trường hợp, có khả năng
    giúp bạn quản lý dinh dưỡng.
    Chắc chắn, tôi không học hỏi gì về dinh dưỡng
    hay tập thể dục khi tôi đang trải qua quá trình đào tạo y khoa,
    và hầu hết các bác sĩ cũng không.
    Vì vậy, tôi không nói rằng không có bác sĩ nào bên ngoài
    không hiểu những điều này.
    Điều tôi muốn nói là họ đã phải học những thứ đó
    tự mình bên ngoài đào tạo truyền thống của họ.
    – Quá điên rồ.
    – Thứ tư là giấc ngủ, và điều đó thuộc về cùng một loại.
    Giấc ngủ là một trụ cột thiết yếu của sức khỏe, nhưng chúng ta chẳng học được gì về nó trong quá trình đào tạo y khoa của mình. Thực tế, hầu hết quá trình đào tạo y khoa của chúng ta lại thiếu ngủ một cách nghịch lý.
    – Giấc ngủ rất quan trọng đối với bạn, phải không?
    – Chắc chắn rồi.
    – Cũng rất quan trọng đối với tôi.
    Đó là điều đã thay đổi cuộc đời tôi.
    Cái thiết bị nhỏ này.
    – Ừ, ừ, tôi thấy điều đó.
    – Thực sự đã thay đổi cuộc đời tôi.
    – Và bạn có lẽ đã nhận ra cách mà điểm số giấc ngủ của bạn thay đổi với và không có rượu.
    – Một ly rượu, và tất cả đều sáng đỏ.
    Và lần đầu tiên điều đó xảy ra, tôi đã uống một ly rượu vang, và tôi thức dậy vào ngày hôm sau, và các chỉ số sinh tồn của tôi, biến thiên nhịp tim của tôi đã sáng đỏ, và nó thực sự ghi chú: “Bạn có uống gì tối qua không?”
    Điều đó đã thay đổi cuộc đời tôi.
    – Ừ.
    – Điều đó đã thay đổi cuộc đời tôi mãi mãi, và thật lòng mà nói, tôi hoàn toàn bị ám ảnh với giấc ngủ theo một cách rất lành mạnh.
    Một số người nghĩ, “Ôi, đó là, bạn biết đấy, có thể bạn sẽ thức dậy và cảm thấy tồi tệ.”
    Không, tôi nhìn vào đó, và nếu tôi không ngủ tốt, tôi sẽ điều chỉnh ngày của mình cho phù hợp.
    Bạn chia sẻ một số thống kê về giấc ngủ trong cuốn sách.
    Thống kê nào hoặc hai thống kê nào đã thay đổi quan điểm của bạn về giấc ngủ, hoặc mà bạn thực sự sẽ nói với ai đó nếu bạn cố gắng thuyết phục họ về tầm quan trọng của giấc ngủ?
    – Nó thật thú vị.
    Tôi sẽ nói với bạn, nó không phải là một thống kê. Tôi nghĩ nó như kiểu, nó gần như trở về với loại thảo luận mà bạn sẽ có với ai đó như Daniel Lieberman, phải không? Suy nghĩ về điều này qua lăng kính của tổ tiên chúng ta. Vì vậy, tôi luôn là người không coi trọng giấc ngủ. Bạn biết đấy, là một người rất bận rộn. Năng lượng cao không thực sự có vẻ cần nhiều giấc ngủ. Ngay cả ở trường trung học, nó giống như luôn luôn phải đi, đi, đi. Và, bạn biết đấy, vào một thời điểm, tôi đã có một cuộc thảo luận với một đồng nghiệp về giấc ngủ, và tôi đã đưa ra lập luận rằng tôi không thực sự cần nó, bạn biết không? Và tôi gần như, bạn biết đấy, đã lập luận rằng thật đáng tiếc khi chúng ta không thể làm việc để thoát khỏi nó. Và anh ấy đã đặt ra cho tôi một cách rất Socrates. Vâng, bạn biết đấy, xét về mặt tiến hóa, giấc ngủ sẽ không khôn ngoan, phải không? Bạn không có ý thức khoảng một phần ba cuộc đời của bạn. Và chúng ta biết rằng tổ tiên của chúng ta ngủ trung bình khoảng bảy đến tám giờ mỗi 24 giờ. Họ không ngủ liên tục, nhưng chúng ta biết rằng họ ngủ cơ bản là một phần ba cuộc đời của họ. Đó là thời gian khi bạn không thể tìm kiếm thức ăn. Bạn không thể tự vệ chống lại kẻ săn mồi. Bạn không đang giao phối. Như, không có gì từ góc độ tiến hóa bạn đang làm. Đó là ba ưu tiên hàng đầu của tiến hóa và bạn không đang làm chúng. Tại sao tiến hóa lại giữ lại thứ này? Và, nhân tiện, tại sao không loài nào tìm ra cách thoát khỏi nó? Và tôi nghĩ qua lăng kính đó, tôi như, ừ, vâng, thú vị. Có thể điều này thực sự quan trọng. Vì vậy, theo một cách nào đó, tôi nghĩ đó có thể là một trong những điều mạnh mẽ nhất mà bạn có thể nghe. Và chắc chắn, có rất nhiều thống kê về cách giấc ngủ bị phân fragment, giấc ngủ bị ngắt quãng, hoặc giấc ngủ ngắn có thể tăng nguy cơ của bạn. Đặc biệt là về bệnh tim mạch và chứng mất trí nhớ, tôi nghĩ mối quan hệ với ung thư thì không rõ ràng lắm, nhưng tôi nghĩ mối quan hệ thì khá rõ ràng với bệnh tim mạch và chứng mất trí nhớ. Thêm vào đó, về kháng insulin, và rõ ràng do đó là tăng cân. Vì vậy, đối với những người, ngay cả khi bạn chỉ đến với điều này qua lăng kính về trọng lượng hoặc mỡ thừa, tôi nghĩ đó có thể là động lực đủ cho nhiều người. Và sau đó, tất nhiên, có cách bạn cảm thấy và cách bạn hoạt động.
    – Ôi, trời ạ, vâng.
    Và sự sáng tạo của bạn và khả năng bạn diễn đạt bản thân, mà tôi đã nhận thấy trong tâm trạng của bạn, là rất lớn đối với tôi, đặc biệt khi bạn đang điều hành các nhóm. Những ngày không ngủ là những ngày tồi tệ nhất của tôi.
    – Điều thứ năm và cuối cùng mà bạn có như một công cụ trong Bộ Công Cụ Trường Thọ là tất cả các phân tử. Vì vậy, thuốc, hormone, bổ sung. Và đó, đó là điều duy nhất bạn có thể học được trong y học truyền thống, ít nhất là bạn sẽ học về khía cạnh dược lý của nó. Bạn không thực sự học được gì về các chất bổ sung. Vì vậy, hầu hết các bác sĩ không thực sự hiểu nhiều về các chất bổ sung. Và thú vị là, hầu hết các bác sĩ cũng không thực sự hiểu nhiều về hormone. Vì vậy, y học 2.0 giỏi trong những gì nó làm, nhưng nó rất hạn chế. Nó giống như có một nhà thầu chỉ có một công cụ thay vì năm công cụ. Và như chúng ta đã thảo luận trước đó, tôi nghĩ họ đang áp dụng những công cụ đó quá muộn trong quá trình.
    (快樂的音樂)
    今天,大多數聽我們講話的人會死於心血管疾病、癌症、失智症或其他神經退化性疾病,以及糖尿病的併發症。
    在某種程度上,這是一個進步的標誌。這意味著,我們活得足夠久,以至於會因這些疾病而死,但我們在這些疾病上取得的進展微乎其微。
    事實上,如果你回顧並排除傳染病或可傳染疾病的八大死亡原因,今天,去掉這些原因後,我們的預期壽命與19世紀幾乎沒有什麼改進。
    如果我們真的想要找到延長壽命的方法,而我認為更重要的是,讓我們的生活質量更好,意味著在生命的后幾十年中,不處於全面衰退的狀態,我們需要一個完全不同的行動計劃。
    這個行動計劃就是醫學3.0,它涉及真正的預防。
    這意味著在生命的早期採取真正的預防措施。它還涉及根據個體進行非常個性化的處理。
    這意味著你不能僅僅是按部就班。你不能對每個人都說同樣的話。顯然,有些事情是普遍適用的,比如睡眠和運動,對吧?
    但你使用藥物的方式必須根據個體的具體情況進行調整。
    – 你說醫學3.0有四個重點,即預防、根據每個人的獨特需求進行治療、誠實的評估和風險接受。
    – 是的。
    我認為有些事情,我們作為醫生有時並沒有多想,那就是風險。對吧?
    現在,我認為醫生對於行動的風險考量非常到位。
    – 是的。
    – 我認為,醫生通常會很清楚,如果你進行這個外科手術,就會有感染的風險。會有出血的風險。會有所有這些風險。如果你服用這種藥物,可能會有這個副作用或那個副作用的風險。
    但我覺得我們花在考慮不採取行動的風險或者在做出行動時不考慮風險的時間上並不夠。
    所以在這裡,我認為事情變得更為微妙。預防並不是沒有風險的,對吧?
    我的意思是,你仍然需要在預防的過程中做些什麼。所以問題是理解你考慮風險的時間範圍。
    我將給你一個非常具體的例子。至少在美國,可能在英國也是如此。我們通常只考慮心臟病在十年內的風險。
    看看像你這樣的人,你30歲,對吧?那麼,你十年的心臟病發作風險是多少?我可以告訴你,無需知道你任何信息,它實際上是非常低的。
    幾乎接近於零。但如果我對你進行血液測試,發現裡面有預示你未來生活中有非常高風險的生物標誌呢?
    這是非常有可能的。舉例來說,你可能有一個叫做LP Little A的生物標誌,這只是一種你體內的脂質。你有大約十分之一的機會會有這種生物標誌,這會顯著增加你患心血管疾病的風險。
    – 我的叔叔很早就去世了。我相信他在50多歲時死於心血管疾病。
    – 有趣的是,知道這個,話說回來,會很有幫助,因為這會促使我問你更多問題,想要了解你的家族所有人。
    所以我們這裡有十分之一的機會。另一方面,我們不會把它留給機會。我們只需要檢查一下。
    假設我們檢查了你的指數,你的脂oprotein裡有這種物質,或者你有另一種脂oprotein,Apo lipoprotein little B的高水平。
    再次重申,這些都是有點技術性的術語,但它們是非常常見的東西,而且很容易測量。
    醫學2.0的觀點在這裡是,嗯,現在你沒有任何問題,在接下來的10年裡也不會有任何問題,我們不需要採取任何措施。
    相反,如果我從終生的風險角度來看,我會說,是的,但在接下來40年內發生某些事情的風險實際上是相當大的。因此,我今天不採取行動的風險可能比我現在採取行動的風險要高得多。
    所以我今天採取行動的風險將是非零的,但相對較小,但如果我採取合適的時間範圍的話,我不採取行動的風險則會大得多。
    – 這是你書中令我深思的重要一點,我必須說, 我相信很多人可能都有同樣的感受。
    我在生活中一直在想,某種程度上,我會擔心以後避免這些疾病。當我到達45歲時,我會開始認真對待這些事。因為那時我已經進入了我認識的大多數人會罹患癌症或阿茲海默症或所有這些心血管疾病的區域,那時候通常會發生這些事。所以我會到時再考慮它。
    – 完全可以理解。我將這個框架放在一個我經常被問的問題上下文中,即,嘿,彼得,什麼時候是開始考慮這些問題的最佳時機?
    我說,看看,我無法回答這個問題,因為有兩個相互競爭的問題交織在一起。當我遇到一個生命的最後十年的人的時候,你知道他們有多在乎這些事嗎?這是他們思考的核心問題。
    每分鐘、每一天都是與自己的死亡率進行面對的過程。問題是,他們沒有太多時間去改變方向。
    你可能還記得在書中,我使用了泰坦尼克號的隱喻,對吧?問題不在於泰坦尼克號沒有看到冰山,而在於它沒有及時看到冰山。它沒有足夠的空間去真正躲避,而這就是為什麼泰坦尼克號會損壞船身的原因。
    現在,在光譜的另一端,
    像你這樣三十歲的人有難以置信的潛力
    去改變你的人生軌跡。
    你擁有如此多的時間,可以
    通過調整營養、運動、睡眠、
    壓力和所有這些因素,
    完全改變你人生中的疾病發展軌跡。
    問題是,我不只是針對你個人說,
    而是更廣泛地針對像你這樣年輕的人,
    找到動力更困難,
    因為沒有對你自己生命有限性的提醒。
    你是超人,對吧?
    最糟的情況無非就是宿醉。
    所以我總是被問到,
    什麼時候是開始擔心這件事的適當時機?
    簡短的回答是,越早越好,
    但現實是對於大多數人來說,
    這通常是在他們四十歲的時候。
    也許當他們有了孩子之後,
    才會開始體會自己的生命有限,
    這也提供了一些動力,讓他們說,
    你知道,也許我會少一點關注今天的一切優化,
    而開始考慮明天的事情。
    所以,再次,另一種思維方式是儲蓄退休金。
    很多二三十歲的年輕人,
    雖然賺得不錯,
    但並不一定採取最審慎的財務步驟,
    以確保他們七十歲時的財務自由,
    因為說實話,
    今天花錢更令人享受,
    而不是把一部分存起來。
    但有很多人在晚年會認為,
    我希望我能在早些時候更負責任。
    – 如果你看我的代謝健康,Dizzy,
    或者如果你能看看我體內的情況,
    我相信你能做到,
    這些疾病在我生活中從何時開始出現?
    你認為這些東西在幾歲的時候會出現?
    – 是的,這是非常有趣的,
    因為作為一個人的你某些元素
    在出生的那一刻就開始走下坡路,
    而還有其他部分則不然。
    那麼我們舉兩個例子。
    首先從你身體越來越好的一個例子開始,
    你現在可能正處於巔峰,
    但你並沒有真正開始變老,就是你的肌肉質量。
    當你五歲時,
    你的肌肉質量與今天相比完全不可同日而語。
    但當你進入二十歲時,
    這些肌肉纖維的質量,
    即一型和二型肌肉纖維會有所不同。
    一型纖維是耐疲勞的高耐力纖維,
    而二型纖維則非常強壯,
    但容易疲勞。
    這兩種纖維的質量都非常高,
    而且你訓練得越多,它們的品質就越高。
    但當你進入三十歲時,
    你將開始經歷二型肌肉纖維的縮小。
    在三十歲,你的力量會減弱,
    特別是在三十歲末期,
    會比你在二十中晚期時弱一些。
    這是一種衰老的形式,你正在衰退。
    世界上最強大的運動員
    在二十歲末和三十歲初正處於巔峰並不是偶然。
    例如短跑運動員,
    就是純力量運動的一個典型例子。
    我們還可以看到其他東西,比如
    較高的肌肉耐力,
    這將會稍晚一些達到巔峰。
    你可以稍晚些時候再保持這一點。
    我們看某些形態的認知。
    舉個例子,流動智力,
    這是處理速度的原始馬力。
    你現在擁有比我更多的這種力量。
    這意味著你的處理速度更快,
    記憶力更好,所有這些東西
    在你三十歲時會比我現在五十歲時好。
    因為這在我身上已經開始衰退。
    然而,有些事情在你出生的那一刻就開始衰老。
    其中之一實際上就是回到
    動脈粥樣硬化或心血管疾病這個概念。
    嗯,這是一種從出生時就開始的病理過程的例子。
    儘管在你五十歲之前幾乎從不會顯現出來,
    不要誤會,這從第一天就開始了。
    順便說一下,我們知道這一點,
    因為當我們看完全無關原因的死亡研究時。
    比如一個人在車禍中喪生,
    或者士兵在戰爭中陣亡,
    然後我們檢查他們心臟的動脈,
    我們已經看到了相當先進的疾病。
    所以事實是你已經在你的冠狀動脈中有
    相當顯著的疾病。
    雖然這還沒有上升到引發心臟病發作的程度,
    而且在接下來的二十年裡,
    甚至也不太可能在三十年內發生。
    – 但這在不斷累積。
    – 的確是的,確實在不斷累積。
    – 如果你想活到九十歲,
    且不受心血管疾病困擾,
    在你二十歲和三十歲時能減緩它的重要性將非常大。
    – 我們之前談到的醫學 3.0,
    你談到這五個核心因素,
    這些因素有助於提高我們的健康壽命和壽命。
    它們是哪些呢?
    – 正確的,再次,如果你想深入探討我們可以談很多,
    但關鍵是,
    醫學 2.0 並未提供超越口頭禪的任何實質內容。
    如果你去你那裡的NHS醫生,
    告訴他,好的,告訴我我的鍛煉應該是什麼,
    運氣好,我本來不會有太多收穫,對吧?
    我應該在區域二和區域五中花多少時間?
    像這樣的舉重我該做什麼,意思是,
    他們根本不會給你這類見解或具體建議。
    第三個是營養。
    同樣,所有的醫生都會告訴你,
    少吃,多運動,但實際上他們在大多數情況下並無法
    幫助你管理營養。
    當我接受醫學訓練時,我確實對營養
    或運動方面的知識了解不多,
    而且大多數醫生也不知道。
    所以我不會說外面不存在懂得這些事情的醫生。
    我想說的是,他們必須在傳統訓練之外單獨學習這些東西。
    – 真是瘋狂。
    – 第四樣是睡眠,這也屬於同一類別。睡眠是健康的重要支柱,但在我們的醫療訓練中卻學不到任何有關它的知識。事實上,我們的醫療訓練恰恰在某種程度上是缺乏睡眠的。
    – 睡眠對你來說真的很重要,對吧?
    – 確實如此。
    – 對我來說也非常重要。這對我的生活改變很大。這個小小的whoop裝置。
    – 是啊,我看到那裡了。
    – 確實改變了我的生活。
    – 而且你可能注意到你的whoop分數在有無酒精的情況下是如何變化的。
    – 喝一杯酒,然後整個閃紅燈。第一次發生這樣的情況時,我喝了一杯紅酒,第二天醒來我發現我的生命體徵,我的心率變異性也在閃紅燈,它上面寫著:“你昨晚喝酒了嗎?”這真的改變了我的生活。
    – 是啊。
    – 它永遠改變了我的生活,老實說,我對睡眠非常痴迷,以非常健康的方式。有人可能會認為,“哦,你可能會醒來感覺不太好。”不,我會去看它,如果我的睡眠不好,我會根據情況調整我的一天。你在書中分享了一些有關睡眠的統計數據。哪個統計數據或哪兩個數據改變了你對睡眠的看法,或者如果你想說服別人睡眠的重要性,你會告訴他們什麼?
    – 這真有趣。我告訴你,這甚至不是一個統計數據。我認為這算是一種,幾乎回到了你和丹尼爾·利伯曼這樣的人之間的討論,對吧?從我們祖先的角度來思考這個問題。所以我一直是一個將睡眠放在次要位置的人。你知道,很忙的人。精力充沛,似乎不太需要那麼多睡眠。即使在高中,這似乎總是「去,去,去」。然後,在某個時候,我和一位同事討論睡眠的事,我當時的論點是,我真的不怎麼需要睡眠,你知道嗎?我幾乎想指出,實在可惜我們不能工作來克服這一點。然後他以很蘇格拉底的方式問我。如果考慮到進化上,睡眠是多麼的不明智,對吧?你有三分之一的時間是無意識的。我們知道我們的祖先平均每24小時睡7到8個小時。他們不是一直這麼睡,但我們知道他們基本上用三分之一的生命在睡覺。那時你無法尋找食物,無法防禦掠食者,無法進行交配。從進化的角度來看,你什麼都不在做。這是進化中三個最高優先事項,而你卻沒有在做。為什麼進化要保留這種東西?對了,為什麼沒有任何物種找出逃避它的方法?我想從這個角度來看,我心想,嗯,這很有趣。也許這個東西確實重要。因此在某些方面,我認為這可能是你能聽到的最有力的觀點之一。當然,有很多統計數據顯示,睡眠的碎片化、破碎,或短暫的睡眠會增加你的風險。特別是心血管疾病和癡呆症,我認為與癌症的關係不那麼明確,但我認為與心血管疾病和癡呆症的關係是相當明確的。此外,還有胰島素抵抗,顯然因此會導致體重增加。因此對於人們來說,即使你只是從體重或過多脂肪的角度來看,這對許多人來說也可能足夠激勵。然後當然還有你的感受和表現。
    – 哦,天啊,是的。還有你的創造力和自我表達的能力,這我在你的情緒中注意到了,這對我來說是非常重要的,特別是當你在運營團隊時。缺乏睡眠的日子就是我最糟糕的日子。
    – 你在長壽工具包中的第五個也是最後一個工具是所有的分子。所以藥物、荷爾蒙、補充劑。在這方面,這是你在傳統醫學中學到的一樣東西,至少你學到了藥理學方面的知識。你實際上對補充劑並沒有學到任何東西。因此,大多數醫生對補充劑的理解並不多。有趣的是,大多數醫生對荷爾蒙的理解也不多。因此,醫學2.0擅長於它所做的事情,但它是非常有限的。因此這就像有一位只擁有一個工具而不是五個工具的承包商。正如我們之前討論的,我認為他們在過於晚的階段才開始使用這些工具。 (音樂)

    In this moment, longevity expert and author of Outlive: The Science and Art of Longevity’, Dr Peter Attia discusses ‘Medicine 3.0’.

    Most people in today’s world will die from lifestyle diseases, such as cardiovascular disease and cancer. In fact, Dr Attia says that our life expectancy hasn’t greatly increased since the 1800s, medicine just means we don’t die from infectious diseases.

    To live longer and better in our later years, Dr Attia says that we need a new playbook, or what he calls ‘Medicine 3.0’. This relies on taking preventative steps very early in life, as the risk of lifestyle diseases compound throughout our life. Dr Attia argues that while doctors practising traditional medicine are very aware of the risk of doing certain treatments, but often ignore the cost of not taking action to prevent future problems.

    Dr Attia believes that too often we worry about our health too late in life, when the problems start and the risk of taking action is higher. Instead, he argues, that if we take action when we are younger we have so much potential to change the trajectory of our lives. He says that we should start worrying about our future health now, and should think about it the same way as we think about saving for retirement, if we invest now we will thank ourselves later.

    Listen to the full episode here – https://g2ul0.app.link/JQXpDhSuTFb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Peter:

    https://peterattiamd.com

    https://www.instagram.com/peterattiamd/?hl=en

  • The Love Expert: We’ve Built A Loveless Society & It’s Making Us Depressed! (here’s the fix!) Alain De Botton

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:04 These are very valuable lessons that we need in our relationships. So lesson one
    0:00:11 I love the bottle best-selling author the modern philosopher of love his go to help you live a better more meaningful life
    0:00:17 The average human has 70,000 thoughts a day. The problem is that we don’t know how to use them
    0:00:23 For example, we tend to believe we’ll find the one but that belief has led to more rage more
    0:00:26 Disappointment because we’re not free to love just any one
    0:00:31 What’s problematic is that we’re drawn to love stories that are echoing our childhoods
    0:00:37 And this is something that troubles so many people because our past was not necessarily happy
    0:00:39 We are all confused about love
    0:00:45 The most romantic sentence that people will say is I met this person and we didn’t even need to speak
    0:00:50 We just felt on the same page. Well, this leads to a catastrophic outbreak of sulking
    0:00:53 They say to use anything wrong, of course there is but you’re not gonna tell them
    0:01:00 And the reason is that you’re a romantic and you believe that your partner should have alien capacities to look into your wounded soul
    0:01:04 To understand what the upset is but of course they can’t because they’re just human
    0:01:11 So what would you say are the core habits of two people who have a really successful relationship? What we need is
    0:01:15 Let’s talk about sex. Goodness me does it cause problems?
    0:01:20 26% of people in relationships are having sex less than 10 times per year
    0:01:27 So the question is what are we getting wrong? One of the leading answers that neither party knows is there is that
    0:01:31 Ding ding that’s normally a sign of a problem
    0:01:42 Alan
    0:01:44 You write about
    0:01:48 So much you produce content about so many different subject matters
    0:01:52 But what is the overarching mission that you are on?
    0:01:58 I’m trying to look almost systematically at a variety of causes of unhappiness
    0:02:01 Created by the world we live in
    0:02:05 You know, obviously the world we live in has solved many many problems
    0:02:09 But it’s also generated in a host of areas particularly
    0:02:13 difficult challenges that have not really struck humanity before and
    0:02:18 I like to think both personally and on behalf of others
    0:02:24 About what those problems are and how we might steer through them. The average human has seventy thousand thoughts a day
    0:02:32 Right, not huge elaborate ones, but just stray little fragmentary thoughts seventy thousand of them pass through consciousness every day
    0:02:33 and
    0:02:39 The problem is that we don’t know how to process them or use them as part of the reason why we end up with such
    0:02:42 In a busy and troubling minds
    0:02:46 We haven’t stepped back in order to ask ourselves at the end of the day
    0:02:49 some of those questions that can calm us down like, you know
    0:02:52 Who am I angry with?
    0:02:55 What am I excited by? What’s really happened today?
    0:03:00 You know, we let experiences rush past us and then of course
    0:03:06 Experiences that haven’t been digested properly have a nasty habit of coming to sting us in the tail
    0:03:09 And I think you can look at a lot of mental
    0:03:14 Troubles as essentially the outgrowth of unprocessed emotion
    0:03:19 you know depression is often
    0:03:23 sadness that hasn’t understood itself anxiety or
    0:03:30 irritability is worry that doesn’t know its own cause and so
    0:03:33 Often what we need particularly in the modern world is
    0:03:36 occasions on which we can
    0:03:41 Get to know our own minds. It’s it’s it’s a strange thing. Surely we know our own minds
    0:03:46 Surely we know no no the way that we’re built is obviously not
    0:03:54 prioritizing a full awareness of ourselves we’re outward-facing creatures were action-focused creatures, which is all to the good and has many advantages
    0:03:56 but
    0:04:03 Because of the way we live now more sedentary lives lives that call upon us not merely to be active, but also to be fulfilled
    0:04:09 Those lives require periods of introspection that are
    0:04:16 Routines often don’t allow for so I’m always trying both of myself and advising others
    0:04:22 You know take that time in the evening. I just sit down in a semi darkened room and just ask yourself
    0:04:29 What’s coming up for me? What’s really happened inside me because it can take a little while to realize
    0:04:37 What you’re really upset by what you’re really excited by etc. We’re not obvious to ourselves and as I say
    0:04:39 so many of
    0:04:48 Things that we call mental disorders or mental illnesses are really stored emotion that hasn’t found a way out
    0:04:53 Emotions that haven’t been acknowledged have a nasty habit of
    0:04:57 Stirring our conscience
    0:05:01 Demanding to be hurt. They might want to tell our spines. They might want to tell our stomachs
    0:05:04 You know and again a useful exercise
    0:05:09 So is not to be struck by so many of these psychosomatic disorders is to ask the body
    0:05:14 What it’s trying to tell you so that it doesn’t need to tell you in the more dramatic forms that end up as illnesses
    0:05:19 So again, if you you know if you lie down you simply say to yourself if my back could speak
    0:05:23 What does it want to tell me if my shoulders could have their say?
    0:05:28 What are they trying to say if my stomach could have a voice?
    0:05:32 What might it be trying to utter can you apply that same rationale to things like anxiety?
    0:05:39 Absolutely, you know, if you think of take something like insomnia, right? You wake up at three in the morning
    0:05:47 The way I like to think of it is insomnia is if you like a kind of revenge for all those thoughts that you were so careful
    0:05:50 Not to have in the day. You’re very carefully
    0:05:55 Schemed not to have those thoughts in the day because of our emotional conscience
    0:06:00 They want to be heard and if you’re not hearing them at 3 p.m. You’re gonna be hearing them at 3 a.m.
    0:06:08 And so, you know, one of the best ways to sleep is to make sure you’re having a little bit more of an in-depth conversation with yourself
    0:06:15 Before you enter sleep because that will allow you that kind of deep arrest. So as I say
    0:06:18 we have this
    0:06:25 Emotional conscience that requires that the key things about us have a chance to be heard and look, let’s not forget
    0:06:28 I mean, this is the whole theory of trauma, you know
    0:06:34 What psychotherapists are very usefully over the last 20 30 years informed us about is that?
    0:06:43 Events in our past especially in our early childhood that we’ve not had a chance to properly understand and how much can a three four five six
    0:06:44 Year-old understand
    0:06:46 Events that we can’t understand
    0:06:52 It doesn’t mean that they haven’t registered they’ve registered all the more deeply and they haven’t had a chance to be processed
    0:06:57 You know, I was thinking a friend of mine recently lost a parent. He’s in his fifties
    0:07:04 Well-educated got resources got friends spouse, etc. He was telling me he was laid low by depression
    0:07:10 She couldn’t get out of bed completely stunned by his loss. I was thinking
    0:07:12 In a way, he’s lucky
    0:07:18 Because he’s got all those resources of adulthood imagine a five-year-old child who suffers a bereavement
    0:07:21 They’ve got no friends that they can have that sort of dialogues
    0:07:27 They’ve got no books that they can reread about this. They’ve got no capacity to process. They’ve got no understanding of time, etc
    0:07:34 Emotions that can’t be had lodged themselves in us and gum up our systems and
    0:07:42 I think so much of the work that we need to do on ourselves is to process pain that has not been properly
    0:07:47 Understood not because anyone’s evil, but because we’ve lacked the resources to do so
    0:07:52 You got me thinking about this concept of happiness as you’re speaking and whether it’s a
    0:07:57 natural thing for our species to be aiming at or whether it’s a new
    0:08:04 More modern thing that we’ve decided to focus upon and are we causing ourself immense distress in this pursuit of this thing?
    0:08:08 That maybe our ancestors didn’t didn’t ever think about this whole, you know
    0:08:13 We think about self-actualization and they were probably thinking about survival and reproduction more
    0:08:19 Look, these all belong to the sort of paradoxes of modern times modern times have obviously brought us enormous advantages
    0:08:26 But they’ve also brought us particular complexities that I think we’d be wise to to realize and one of them is the disappearance of religion
    0:08:31 I mean, we are still among the first generations in many parts of the world to be
    0:08:37 Trying to live good lives without the support of religion think of our religion structure
    0:08:42 time and human experience in time as a religious person you
    0:08:51 Immediately feel a present moment is not as important as a hundred two hundred two thousand million year history
    0:08:57 That has come before and that will continue after the present moment is a speck in time and and there’s a whole narrative
    0:09:00 Of which you’re part of that immediately
    0:09:07 Diminishes you in scale now nowadays all of us want to be rather large that we want to be big big people
    0:09:09 We want to make a big impression, but
    0:09:18 Arguably, this is a fast route to mental illness because the graceful acceptance of your minuscule position in the cosmos is
    0:09:25 The gateway to calm and harmony and when people say, you know, I went into this hotel
    0:09:28 You know, the person made me feel small
    0:09:30 That’s the bad way of being made to feel small
    0:09:36 But there’s a good way of being made to feel small pick up an ancient text read words that were written by someone in a
    0:09:42 Foreign tongue three thousand years ago. That’ll make you feel small go into the desert notice the the age of the rocks
    0:09:47 Inscribed in you know time inscribed in sand that’ll put you in your place
    0:09:55 Spend time with an animal that has no concern for your status your sense of importance your foiled
    0:10:00 Narrative of your own success all these things that drive modern humans mad
    0:10:05 these are not present in an older kind of religious sphere and
    0:10:11 As I say what religions do is they tell us you’re part of a bigger story. They also tell us many faiths tell us
    0:10:15 That life and you particular are imperfect
    0:10:20 Um, you know think of Catholicism and its notion of original sin now
    0:10:25 Lots of lots of bad stuff associated with original sin. I’m not, you know, a huge fan of many aspects
    0:10:29 But let’s look at the good side, right? Well, what Catholicism tells us is that everybody’s broken
    0:10:31 Everybody is flawed
    0:10:35 It’s quite a helpful starting point, right because
    0:10:37 Um
    0:10:40 If you think well, all right, I’m a bit broken, but so somebody else says somebody else
    0:10:46 So we’re all doing our best. That’s the gateway to vulnerability to friendship if you like lower expectations
    0:10:50 Lower expectations, but also to to connection with others, you know
    0:10:55 So often people who become successful find it really hard to make friends
    0:11:00 Why because they associate success with invulnerability and the more successful they get the harder it is
    0:11:05 For them to admit to the real truth about being human, which is that we’re all
    0:11:09 Helpless children some of the time at least frightened helpless children
    0:11:15 And it becomes harder to make to keep up the contact with that let alone admit that to somebody else
    0:11:18 So again religions handily
    0:11:24 Reduce our expectations and our sense of ourselves. We are merely flawed humans. There is a perfect world
    0:11:25 It doesn’t exist in Beverly Hills
    0:11:34 It doesn’t exist in, you know, the fancy parts of singapore or or sydney it exists up there in a in another world in other words
    0:11:39 The human realm is inherently imperfect quite a good starting point
    0:11:41 I mean, even if you went on a date, right?
    0:11:44 Imagine two characters you might go on a date with right first one tells you
    0:11:48 Yeah, I’m kind of perfect and I’m achieved. I’m aiming to achieve total perfection
    0:11:53 I think wow good for them, but slightly scary next to somebody else who goes
    0:11:59 I’m kind of flawed, but I’m sort of managing my flaws and I’m interested in how to get to know my flaws and work with them
    0:12:01 instantly one thinks
    0:12:08 Life might be easier around such a person. There’s there’s something about the pursuit of perfection
    0:12:12 Which makes day-to-day life extremely hard and religions
    0:12:15 slightly by the by
    0:12:21 Tick that box. They were able to reduce us in our own eyes while raising us in the eyes of you know, a divine being
    0:12:26 And and that has helped us to have an that helped us to have an easier relationship
    0:12:31 With with ourselves and and the notion also was you cannot perfect this life
    0:12:35 You know life becomes perfect in another realm. We’ll build
    0:12:38 Jerusalem somewhere else not on this earth in the next world
    0:12:42 Again, it takes the pressure off us. We moderns. We modern people
    0:12:48 We think the present moment is supremely important now is important. Everything is going on right now is supremely important
    0:12:54 It doesn’t matter remember 100 years ago or 1000 years ago now the only criteria of time you are perfectable, right?
    0:13:00 So if there’s something wrong with you, you’re failing against an ideal of perfection again very very hard
    0:13:03 And that you are made
    0:13:10 I mean the biggest the biggest challenge of all you’re made to be happy as you suggested that the true goal of every human
    0:13:17 Is happiness not fulfillment not, you know, the realization of a grand scheme not living for others your own happiness
    0:13:19 and
    0:13:21 Again, it’s a beautiful idea
    0:13:26 But goodness me does it cause problems. Goodness me, you know, think of emil der kheim
    0:13:29 beginning of the 20th century
    0:13:32 French sociologist writes this book
    0:13:38 So contrasting the differences between ancient societies and modern societies
    0:13:44 and he identifies one troubling difference between ancient societies
    0:13:52 pre-modern agricultural village-based societies where religion plays a role and modern urban technologically driven
    0:13:57 success oriented individualistic societies and that’s the suicide rate
    0:14:01 he realizes in his book on suicide published in 1900 that
    0:14:04 modern societies for all their advantages
    0:14:12 Leads their members of a share of their members often the most ambitious of their members to take their own lives
    0:14:18 Why what’s going on and this becomes what it’s the birth of modern sociology really
    0:14:26 It’s it becomes a major inquiry into what modern times does to the soul and i’m deeply fascinated by that
    0:14:31 I can’t let that one go because what’s this paradox? What’s this paradox of?
    0:14:34 suffering amidst plenty of
    0:14:37 Regress amidst progress. This fascinates me
    0:14:40 I spoke to the CEO of
    0:14:43 calm campaign against living miserably simon gunning
    0:14:47 And he shared some stats with me about exactly what you’re talking about about suicide
    0:14:54 He said someone dies by suicide in the uk every 90 minutes 76 percent a male. There’s 25 attempts for every death
    0:15:01 The single biggest cause of death for men under 45 is suicide single biggest cause of death for 15 to 49 year olds
    0:15:08 Is suicide that 19 to 35 year old category twice as likely to report being in crisis than any other group in 16 to 24s
    0:15:12 Is the fastest growing group in history to exhibit
    0:15:18 Suicidality and well recently there’s a big conversation emerging now around young women
    0:15:22 And suicidality which is a fairly recent
    0:15:27 Unfortunately exploding trend this trend of young women now experiencing suicidality
    0:15:30 and look
    0:15:32 people don’t
    0:15:37 Just commit suicide when things are bad people commit suicide when things are bad and they think
    0:15:41 It’s a delicate point. They think it’s their fault
    0:15:43 they cannot
    0:15:47 Disassociate the trouble they feel from an intense sense of responsibility
    0:15:51 Which then also entails shame and what’s going on there?
    0:15:54 You see when I say that we live in an individualistic world
    0:16:00 What that really means is we live in a world where people feel that they control their own narratives
    0:16:06 that that what happens to them is very tightly a reflection of
    0:16:08 Who they are and what they’ve done
    0:16:10 And this was not always the case. You see
    0:16:13 For long periods of history
    0:16:16 People were not necessarily
    0:16:18 tightly held
    0:16:22 To the observable outcomes of their lives. This happened with money for example
    0:16:26 In old english
    0:16:30 A poor person was known as an unfortunate, right?
    0:16:34 What is an unfold? Let’s unpack that word unfortunate
    0:16:41 There’s the word fortuna in there. What was fortuna for the romans fortuna was the goddess of luck the goddess of fortune
    0:16:47 And the romans were there for all the time sacrificing things to the goddess of fortune as a way of saying you know, please
    0:16:49 You know, it’s not me. It’s
    0:16:55 You know this outside agency nowadays. This sounds completely weird. I mean, what do we call?
    0:16:59 In the most individualistic country in the world united states
    0:17:05 What are poor people called? It’s not a nice term. They’re called losers, right? You say that’s a loser
    0:17:09 So we’ve gone from unfortunate to loser. That’s a trajectory of 400 years
    0:17:14 What’s happened in that time is a story about who’s responsible
    0:17:17 for people’s fate
    0:17:20 And nowadays, you know, if I said to you steam things are not being going so well for me
    0:17:27 I’ve just been sacked, uh, you know, my book hasn’t sold, you know, but it’s not me. I’ve just had a bit of bad luck
    0:17:32 You very nice person but a modern person side of you be thinking
    0:17:37 Hmm, you must have done something wrong, right? You’d be thinking you must have something wrong because that’s how we think
    0:17:39 We don’t allow people
    0:17:41 the
    0:17:47 Benefit of luck, right? Similarly, if you said to me, oh, you know, my podcast will be doing brilliantly
    0:17:51 We’ve now got 8 000 million million billion that’s what I have when you got nowadays
    0:17:55 Um, um, and you said and you said to me. Oh, it’s just just a bit of good luck
    0:17:59 I think oh, steven’s really, you know, he’s very modest, but you know, it’s not true
    0:18:01 He’s done something
    0:18:06 We believe that people do things and that that action leads to results or failures
    0:18:09 And that’s why people take their own lives because in extremists
    0:18:16 People think there is nothing other than me to explain what happens to me. Of course the reality is much more complicated
    0:18:22 I’m not saying that’s the truth, but that is the perceived truth. You know, look, we live in a world that is
    0:18:25 Meritocratic, right? That word
    0:18:27 meritocracy
    0:18:34 Is on everybody’s lips if you take politicians left and right in the united states all over the world
    0:18:40 Everybody wants to create a world that is meritocratic. Some people think we’ve already got there. What does that word mean? I don’t know
    0:18:46 Meritocratic is the concept of meritocracy is a world in which
    0:18:49 people’s
    0:18:52 Outcomes are dependent on their merit
    0:18:55 Rather than on who their parents were
    0:19:01 Some corrupt class in society the influence of whatever so, you know
    0:19:06 A left-wing politician and a right-wing politician say we want to make a meritocratic world
    0:19:09 Where your kids will go to where they deserve
    0:19:13 Where if you work hard you can get there and
    0:19:18 You know where everyone has a chance to succeed, you know, you know that kind of rhetoric
    0:19:22 It’s it’s the rhetoric of modern times now
    0:19:27 It sounds great and in many ways it’s an enormous advance, but again
    0:19:29 Let’s just focus on the
    0:19:33 psychological toll of that because if you really believe
    0:19:40 In a world in which those who get to the top deserve to get to the top by implication
    0:19:44 You are also positing the existence of a world in which those who are at the bottom
    0:19:49 Deserve to be at the bottom in other words a meritocratic worldview
    0:19:52 turn success and failure
    0:19:54 from chance
    0:19:55 to
    0:19:59 A necessary fate and that’s why it makes the winners
    0:20:01 quite
    0:20:06 Hard potentially quite heartless because they’re thinking well, I got there on my own, you know
    0:20:11 Don’t need to thank anybody might not need to pay many taxes. Why pay taxes, you know, it’s fine
    0:20:14 and similarly those at the bottom are
    0:20:16 kind of crushed so
    0:20:21 We’ve created this very complicated ideology where
    0:20:25 There’s a hidden toll
    0:20:26 to
    0:20:28 living in and this has happened
    0:20:33 within a couple of generations, doesn’t it because I even think about my mother she’s from
    0:20:36 I know it’s a different country and there’s different traditions there, but even
    0:20:39 In my mother’s generation when she grew up in Africa
    0:20:41 If they wanted good fortune
    0:20:46 They would take their sheep their animals and they would take it to the local witch doctor and basically offer a sacrifice
    0:20:49 they’d obviously pray but they were they were so in the
    0:20:53 Opinion that their outcomes were determined by
    0:20:58 A religious god of sorts and even her moving to the uk and starting businesses here
    0:21:03 I think she’s moved a little bit away from that thinking to the sort of as you kind of almost posit is
    0:21:09 It’s almost like the curse of personal responsibility or at least the the pitfalls of personal responsibility
    0:21:13 Where she now definitely thinks that her outcomes are correlated to her hard work
    0:21:18 And it’s so inch I’ve never considered the fact that that could be bad for us on a psychological level
    0:21:21 Sure, because you know, we know that there are good sides of it. Of course we do and so, you know
    0:21:26 I’m really pointing out something that is less often spoken about because we know the good sides
    0:21:28 Of course a world in which people take responsibility can be good
    0:21:33 but at what moment does it crush the spirit and you know talking about your mother and and
    0:21:41 You know moving away from an agricultural society or rural society to an urban modern individualistic society
    0:21:46 You know in many parts of the world in in the old world in the pre-modern world
    0:21:50 When people met each other for the first time, they would say, where are you from?
    0:21:54 Where are your answer? Who are your ancestors? Who’s your father? Who’s your mother?
    0:21:56 That was people’s identity
    0:22:00 Nowadays, of course, as you know, what’s the first question that anyone asks anyone?
    0:22:05 What do you do and according to how you answer that question people are either really pleased to see you
    0:22:09 Or they kind of gently sideline you and you’re left by the peanuts and you know, no one wants to talk to you
    0:22:13 We live in a world. It could sound like an odd world word
    0:22:15 We live in a world of snobs
    0:22:21 Now the word snob is often associated with some kind of old english interest in like people with castles or you know
    0:22:23 Ancient lineage. I don’t mean that
    0:22:29 Snobbery is really just any way of judging a human being according to one
    0:22:32 But only one aspect of their whole identity
    0:22:37 Right, so if you meet a cloth snob and you say, you know, my my jump is from you know, wherever
    0:22:42 They’ll go you can’t be a good person because you know, you are so under-invested in your fashion taste, right?
    0:22:47 Doesn’t matter how pure your heart is or I great your poems are or whatever you look, you know
    0:22:49 You’re clothes are wrong. So that’s a clothes knob
    0:22:53 Now the dominant form of snobbery in the modern world is of course job snobbery
    0:22:57 Um, and that’s why you know, the opposite of a snob is your mother
    0:23:01 Your mother as it were one’s mother the ideal mother, right? The other mother doesn’t care
    0:23:04 How you’ve performed she’s maybe fictive
    0:23:11 Um caring about who you are, but most people do not care who we are they care how we have performed
    0:23:18 And so, you know, we’re often told we live in such materialistic societies. The world’s so materialistic, you know, we’re all chasing money
    0:23:25 I don’t think we’re actually chasing money. I think we’re chasing the love and respect
    0:23:29 That money in our society brings we have connected
    0:23:35 The possession of material goods with the possession of honor and respect
    0:23:38 But you know, if you if you rearrange it a different way and you said, you know
    0:23:42 You could own a plastic token and get love and respect people would always want the plastic tokens
    0:23:48 It’s not it’s not the material goods we want. It’s the emotional rewards which actually, you know
    0:23:53 Sometimes we think people are very greedy all they’re doing is shopping for more things and buying fancy cars
    0:23:57 But you know the next time you see a guy driving a Ferrari
    0:24:05 Don’t think this guy’s a greedy person, you know, he’s so vulgar and greedy and just think this is somebody with a really
    0:24:08 intense need for love
    0:24:09 right
    0:24:15 Because often the avid pursuit of material goods is really masking something much more poignant
    0:24:20 Which is the avid pursuit of love and respect. It was for my whole my whole life
    0:24:24 I you know, I bought all the Louis Vuitton Range Rover mansion
    0:24:29 Um in that chapter of my life where I was really trying to prove something to someone or be accepted by someone
    0:24:33 And that’s why I got it and in fact as the more secure I’ve gotten myself
    0:24:37 The more you’ll see me every day just wearing all black no watch no sports car
    0:24:44 And leaning towards utility in the decisions that I make that that’s so fascinating. I think that is a journey
    0:24:49 You know, what doesn’t want to say these goods shouldn’t be available to everybody
    0:24:50 Of course they can be available to everybody
    0:24:57 But the question is is your need for them coming from a wound or coming from a genuine desire and when it comes from a wound
    0:25:01 It’s a problem because it’s not going to solve the wound. That’s the problem
    0:25:05 Because you know, the love that you’re going to get it’s like it’s like fame
    0:25:07 I always think, you know
    0:25:13 A sure sign of being a good parent is that your children have no interests in being famous
    0:25:14 because
    0:25:16 You know fame is trying to satisfy
    0:25:20 A gap that should ideally be satisfied through
    0:25:26 More intimate human connections, but we do live in a world which doesn’t have much time for that and so
    0:25:30 Both in the sort of economy of fame and the economy of material goods
    0:25:34 We’ve we’ve created a world where people are hugely incentivized
    0:25:37 to move away from what they really want which is
    0:25:41 to be loved to be seen to be heard and
    0:25:45 Into a kind of vortex of material acquisition
    0:25:50 What is love? Let’s if we’re talking about let’s talk about romantic love. What is that?
    0:25:56 Well, can I just first start by saying we’re a bit confused about it and and
    0:25:59 So I can’t give you an immediate answer
    0:26:03 But I want to register that not just me but the whole
    0:26:08 Of the current world is confused about love and I think we’ve been confused for about 200 years
    0:26:12 and and let’s let’s go easy on ourselves here because
    0:26:16 The way in which we approach love now is a never before
    0:26:19 Approached
    0:26:22 Philosophy, you know for about the last 250 years
    0:26:26 We’ve been loving under the aegis of a philosophy we could call romanticism
    0:26:33 And romanticism is is a vision of love with very particular assumptions
    0:26:36 Let me run through a few of them
    0:26:40 There’s one soulmate for everybody. You’re going to find this soulmate
    0:26:43 You’re going to find them through slightly mysterious ways
    0:26:47 Possibly through almost something almost quasi-divine like you’ll feel pulled
    0:26:53 You’ll meet them at the supermarket jack outline the nightclub and without even knowing too much about them
    0:26:55 You will sense that they’re your destiny
    0:27:00 So you’ll feel impelled towards somebody that you don’t necessarily know too much of
    0:27:06 A force will pull you and you will feel this is the one and they will be an angel literally a sort of
    0:27:14 extended being from from another another world. The romantics were very very keen on the notion that you didn’t have to
    0:27:21 Know someone too well to understand them even speaking not very much the connection will be even deeper
    0:27:24 The romantics also thought that love and sex
    0:27:29 Absolutely belong together and that you couldn’t have a millimeter of disjuncture between the two
    0:27:34 Love and sex had sometimes drifted apart in the old world and that’d been sometimes a problem
    0:27:40 But it became a tragedy. So adultery moved from a difficulty to a tragedy
    0:27:44 That’s where all modern novels and films are all about the tragedy of adultery
    0:27:47 So look, these are some of the difficulties that the modern world
    0:27:53 Has created we we tend to believe nowadays that love is an emotion
    0:27:56 That we should feel
    0:28:02 Never a skill that we should learn, you know, for example, if I said to you we should probably study love
    0:28:06 We should probably go to a school of love. You know, that’s not very romantic
    0:28:11 Now every time every time that someone says that’s not very romantic
    0:28:14 Ding ding that’s normally a sign of a problem
    0:28:19 Like most things that don’t sound very romantic are a good idea and most things that are romantic like
    0:28:23 Marrying in Vegas after you’ve met someone for five minutes is not so great now
    0:28:27 What are we getting wrong?
    0:28:32 One of the things we’re getting wrong is this whole business of instinct, right?
    0:28:34 so
    0:28:36 we tend to believe
    0:28:37 that
    0:28:39 Love will pull us
    0:28:43 Instinctively towards marvelous people that will be correct for us. You know
    0:28:49 The old world people were set up in relationships. You’ll marry this person because of this reason
    0:28:52 You know, that person goes well with with my family, blah, blah
    0:28:58 Now there’s nothing to do with you. You’re put together with somebody nowadays. We’re nominally free to choose anyone. Hooray fantastic
    0:29:03 Aren’t we going to make great choices? Uh, no, why don’t we make great choices because we’re not free?
    0:29:06 Why are we not free?
    0:29:09 We need to go to psychotherapists to tell us why we’re not free. We’re not free
    0:29:12 to love just anyone
    0:29:15 We love in tracks
    0:29:17 laid down for us
    0:29:19 by our childhoods
    0:29:22 adult love sits on top of
    0:29:28 Tracks and a script laid down for us in childhood. You might go what’s the problem with that? So what? Well
    0:29:34 What’s problematic is that many of us had childhoods in which affection was mixed in with more problematic dynamics
    0:29:38 That may be in order to derive love in childhood
    0:29:43 We also had to encounter somebody who was in a rage someone who was violent someone who was depressed
    0:29:48 Someone who put us down someone who preferred another sibling whatever it was and we go into adulthood
    0:29:54 And we find that we’re drawn to love stories that feel familiar
    0:30:00 Because they’re echoing some of childhood dynamics, but they don’t necessarily for that matter lead to happiness
    0:30:03 and you know sometimes we have situations where
    0:30:08 Yeah, you set up a friend. Let’s say you’ve got a really good friend and you know another friend
    0:30:14 You think those people would really go well together set them up on a date and then you call them up afterwards. You say, so how did it go?
    0:30:16 You know, it must have gone really well
    0:30:20 They say i’m not sure maybe something was lacking a little spark
    0:30:23 What they’re really trying to get at is
    0:30:25 They’re not going to put it this way
    0:30:27 Your friend this date
    0:30:30 Did not show me signs that they would make me suffer
    0:30:33 In the way that I need to suffer
    0:30:35 In order to feel i’m in love
    0:30:42 In other words, this relationship threatened to be happy. That’s why I had to go away. So we are paradoxical creatures
    0:30:49 Because our past was not necessarily happy. We’re not necessarily that happy that our future romantic
    0:30:52 Lives should be happy either and this is something that
    0:30:57 You know, they weren’t thinking about that when love was reinvented 250 years ago
    0:31:00 When people say they have daddy issues and things like this
    0:31:07 Are you saying then that there’s often truth in that because they had a early experience with a
    0:31:11 Father figure a male figure in their life that might have left them or might have you know created a
    0:31:15 Anxious attachment style or something. So they then end up pursuing
    0:31:22 All men and relationships because that’s the suffering that they associate with love
    0:31:26 Sure, I mean we repeat what we don’t understand
    0:31:30 And so long as we’re unaware of the stories that we’ve grown up with
    0:31:37 We will enact them in our adult lives. So we’re not compelled to do this forever, but and look
    0:31:43 I think a lot of us have a desire to give the stories of our childhood a different ending
    0:31:47 Our father might have been a distant and you know mean spirited creature
    0:31:50 But also had some good qualities
    0:31:56 The dream is to find somebody a bit like that but to make sure that the story has a good resolution
    0:32:00 So it’s not merely a desire to repeat. It’s a desire to repeat and give a better ending
    0:32:04 But frequently, you know, we don’t get there and I think that
    0:32:12 Look the thing about psychology is we see all around us people doing
    0:32:17 So-called crazy things, you know falling in love with people. They’re not going to make them happy
    0:32:20 sabotaging their careers
    0:32:26 Not able to open up to people and we think we can step back and go. Why are they doing that stuff? What’s going on?
    0:32:29 Now one way to look at it
    0:32:33 And it’s a kind of compassionate way to look at it a lot of the stuff that looks crazy now
    0:32:36 Once made a lot of sense
    0:32:44 It was once probably a really clever thing to do if you were growing up, let’s say in an environment in which
    0:32:48 Let’s say a parent was suicidal, right a parent was suicidal
    0:32:55 And you shut down your emotions totally and decided you would never trust anyone fantastic
    0:33:00 That’s a fantastically clever thing to do when you’re five years old and you’ve got a suicidal parent, right?
    0:33:03 Because that will get you through to the next stage of life
    0:33:08 If you open your heart at five and there’s a parent who’s suicidal it’ll tear you apart
    0:33:14 So good for you. You’re you’re doing something brilliantly clever, right or imagine somebody who
    0:33:23 Is it becomes a clown as a child because there’s a very sad atmosphere and there’s a depression
    0:33:27 And all they can have time for is jokes. They’re just a manic joker, right brilliant
    0:33:31 What what a fantastic thing for a kid to work out that they need to be
    0:33:39 Quite a kind of manic joker. But what happens 10 years late 20 years later 30 years later is that what used to be a
    0:33:45 Fantastic defense against an intolerable situation has turned out to more or less ruin people’s chances
    0:33:52 Because the person you know with that difficult father will end up never being able to open their heart to anyone
    0:33:55 Even a very safe person. They won’t even know their hearts closed
    0:34:01 But they will be acting out the same defensive strategy or the person who you know
    0:34:03 It was a great idea to be a bit of a joker early on
    0:34:10 But now they have no time for anything serious and their friends feel that they’re a slightly plastic person can never connect with them
    0:34:12 That’s a real toll
    0:34:14 in in the in the adult world, so
    0:34:22 You know very often what we need to do is to say thank you to our younger selves for having devised strategies
    0:34:25 That really were clever, but at the same time say
    0:34:27 Thank you
    0:34:33 It’s enough. I want to I want to live in a different way. That was a fantastic strategy then it may no longer be
    0:34:35 The work wait for me to live now
    0:34:39 I was thinking as you were speaking about that there’s kind of two groups of people
    0:34:43 I was bouncing through different people that I know to see how it fit with them
    0:34:49 And I identified in my mind that there’s basically two groups of people there the ones that are aware of their cycle
    0:34:52 You know and whether they’ve
    0:34:57 Acted to change it or they’re just reliving it. Who knows and the ones that are totally unaware that they’re in this cycle
    0:35:02 And they just think oh god my luck. You know they say phrases like that. Just my luck
    0:35:07 How does one increase their awareness of their own cycle? Do you think there’s a way?
    0:35:10 yes
    0:35:13 So much that can be done. Let’s imagine the very simplest exercise
    0:35:18 Psychologists have these things called sentence completion tests
    0:35:21 Where you start with a stub of a question and then you end it with an ellipse
    0:35:24 It’s a dot dot dot and you say to somebody don’t think too much
    0:35:27 Just finish the sentence and typical ones are
    0:35:30 men are dot dot dot
    0:35:32 women are
    0:35:33 dot dot dot
    0:35:34 I am
    0:35:36 dot dot dot
    0:35:39 Life dot dot dot now if you give somebody that sheet of paper
    0:35:42 And say to them don’t think too much just just write it down
    0:35:45 All right, amazing things bubble up
    0:35:52 Men are you know authoritarian villains. Wow. Where did that come from right? You’re carrying out you know women are
    0:35:55 You know, whatever it is life, you know, I am
    0:36:01 You know a nobody who deserves to be stamped. Well, did you know a minute ago that you have that in you?
    0:36:06 Not necessarily in other words sometimes you need these little levers
    0:36:10 to shine a light now a thing that
    0:36:13 Really helps and I’m not you know
    0:36:16 For your viewers
    0:36:19 Many therapists many psychotherapists and not what they should be
    0:36:24 But some are great if you find yourself with a good psychotherapist, they can also increase
    0:36:29 Your level of self-awareness. I think that’s what we’re talking about increasing level of self-awareness and and
    0:36:32 The reason is very simple
    0:36:34 You know, there’s stuff that we all do let’s imagine
    0:36:39 I don’t know when you’re around a man you think that person’s judging me
    0:36:45 Therefore, I’m going to withdraw and not enter into competition with them. I’m around a woman. I think I’m going to have to
    0:36:51 You know, I’m going to be treated badly. Therefore, you know, whatever it is something from your past is projected onto it
    0:36:55 You end up in a therapy room with a man or a woman and lo and behold, what do you do?
    0:37:00 You bring out that thing and you bring out that thing that you’re doing normally
    0:37:04 Except this time you’re not doing it in the office. You’re not doing it in a relationship
    0:37:08 You’re not doing it in a context where people are busy and have got their own stuff going on and doing their own games
    0:37:15 You’re doing it with somebody a trained professional in a quiet room and they can see it’s like a petri dish
    0:37:20 They can see the stuff that you’re doing and so suddenly you’ll be saying to your therapist
    0:37:23 I know you hate me and the therapist will be going
    0:37:30 I really don’t think so but i’m interested that you have that conviction that you do
    0:37:37 Or someone will be going to the therapist. I need to look after you. I think you’re quite tired and I really
    0:37:41 You know, you’ve been doing such great work. I feel I want to look after you
    0:37:44 Maybe you’d be doing that all your life and the therapist will be going
    0:37:46 You don’t need to look after me
    0:37:53 But was there someone in your past that you needed to look after and that made you feel guilty and that has meant that
    0:37:58 Every time you’re with somebody you feel that their needs are more important than your needs
    0:38:03 And there’s a chance therefore to see more clearly than ever before
    0:38:06 outside of the kind of hubbub of relationships or office life
    0:38:11 The kind of stories that you’re projecting onto reality to your huge cost
    0:38:13 So i’m now aware
    0:38:16 Of my cycle that originates from my childhood
    0:38:19 The next step is doing something about it. How do I
    0:38:22 overpower that sort of
    0:38:24 hard-wired urge to
    0:38:29 Repeat the cycle that comes from my childhood. Well, look see let’s not minimize
    0:38:34 That’s already an enormous achievement. Yeah, you know what I mean? I mean that’s that’s you know
    0:38:42 If you’re there that you have a handle on look, we don’t need people to be perfect, right? We don’t need to be perfect at best
    0:38:46 We need people to know how they’re imperfect
    0:38:53 And that they can have a chance to warn us of their imperfections in good time before they’ve done too much damage
    0:38:58 There’s an enormous difference. I mean look again take the take the dating idea. Let’s imagine, you know
    0:39:01 I often say
    0:39:05 Don’t do this to me because we’re not um, we’re not on a date but um, but
    0:39:09 A great question to ask somebody on a date is how are you mad?
    0:39:11 How are you mad?
    0:39:18 Right if the person says i’m not mad. I’m completely sane run away because you know everybody has folly inside them
    0:39:24 And we’re approaching a measure of everyday tolerable sanity when we’ve put some flags
    0:39:31 In the areas of our madness. So total sanity is not a possibility for any human being
    0:39:39 um, but the awareness of where the insanity lies and a little bit of warning and prompt apology, you know after
    0:39:43 Um an incident goes a huge
    0:39:47 Long way, you know people often say i’m looking for a partner with a good sense of humor
    0:39:53 No one needs jokes. It’s not it’s not about jokes. It’s really about modesty about oneself
    0:39:55 Right somebody who’s able to go
    0:39:57 I think I mean take the other thing
    0:40:00 If you meet somebody who thinks they’re easy to live with run away
    0:40:05 No one’s easy to live with and someone who thinks they’re easy to live with is really trouble
    0:40:09 So somebody you could put out the hand go, you know what? Yeah, i’m a bit of i’m pretty tricky to live to live with
    0:40:17 Great that person is safer not necessarily totally safe, but they’re safer because they’ve started on the road to self-awareness
    0:40:19 and
    0:40:22 So ultimately the best we can do in this world is self-awareness
    0:40:25 prompt apologies when we slip up
    0:40:26 um, yeah
    0:40:27 and a
    0:40:29 genuine intention to
    0:40:33 Make progress I guess
    0:40:38 Is that is that important as well? So like me being aware that I have certain habits in my relationship is one thing
    0:40:40 but that I think
    0:40:43 my partner would like to know that
    0:40:47 Some of the destructive cycles I might have i’m working on them
    0:40:56 I’m at least trying to make forward motion. Yeah, totally. I mean, I think one of the most destructive ideas in the modern world is the idea that
    0:41:00 True love means accepting somebody for who they are
    0:41:03 in all of their
    0:41:05 You know all of their good and bad sides
    0:41:07 It’s a it’s a lovely dream
    0:41:10 And you know sometimes when you hear of breakups they’ll go, you know, my ex, you know
    0:41:14 They just didn’t accept me for who I was and everyone will go. Oh, yes. God. What a terrible person, you know
    0:41:18 How awful but you know politely one wants to go hang on a minute
    0:41:22 Do any of us really deserve to be loved for the whole of who we are?
    0:41:31 Is that really a fair expectation or isn’t as you suggest, isn’t it fair to suppose that all of us are works in progress and that
    0:41:35 You know, there is nothing contrary to the spirit of love
    0:41:38 In a desire to improve
    0:41:41 The ancient greeks had this right, you know for the ancient greeks
    0:41:43 Plato saw love as a classroom
    0:41:46 Beautiful idea that love is a classroom in which two people
    0:41:51 In a spirit of generosity and kindness. I mean, we’re not talking about shouting here
    0:41:54 We’re talking about generosity and kindness two people endeavor
    0:42:01 To help each other to become the best version of themselves of each other, right that that love is is geared towards
    0:42:05 Progress and working on yourself. That sounds very odd nowadays
    0:42:10 You know, if you if you went around saying I’ve read some playto and he’s kind of guiding me towards the idea
    0:42:14 The love is a classroom. So therefore I’m going to give you a 40 minute lecture on some of your flaws
    0:42:19 And then I’d like you to give me a 40 minute lecture on some of my flaws. This would be considered ding ding ding
    0:42:27 Unromantic, right? That’s not very romantic. Is it doesn’t mean it’s a bad idea as I say love is a skill to be learnt
    0:42:29 Not just an emotion to be felt
    0:42:34 And some of that means that we might need to go back to school
    0:42:36 I’ve been thinking more recently that
    0:42:39 Most relationships
    0:42:43 The success of most relationship comes down to this idea of like how good you are at conflict resolution
    0:42:45 Because I’ve had a previous relationship where
    0:42:51 Um, I we both can take the the blame per se. We were just not good at conflict resolution
    0:42:55 And then I’ve had a more recent relationship where we’re very we seem to be much better
    0:43:00 Not perfect, but much better at conflict resolution and it makes all the difference
    0:43:02 and but I think Stephen, you know
    0:43:06 It’s not if you were bad at conflict resolution. It’s not just your fault
    0:43:13 It’s it’s partly the way our society works come back to the idea of romanticism, right? Romanticism gives us this extraordinary idea
    0:43:19 That love is something that should be felt and communicated without words, right?
    0:43:23 So the the most romantic people think the most romantic sentence that often people will say is
    0:43:26 I met this person and we didn’t even need to speak
    0:43:32 We just felt on the same page. Everyone goes. Oh how romantic ding ding danger
    0:43:39 Um, because it’s you know, well this leads to a catastrophic outbreak of sulking, right?
    0:43:45 What is sulking right a what is a sulk a sulk is a fascinating pattern of behavior
    0:43:50 Where you get very angry with someone because they have not understood you
    0:43:57 Without even though you haven’t said anything they’ve not understood you and you get offended because you think because you’re a romantic person
    0:44:03 You think they can’t possibly love me because true love means understanding somebody, you know, intuitively
    0:44:09 Um, wordlessly and therefore I’m not going to speak and so, you know, you come about from a party with your with your partner
    0:44:12 and uh, they say to use anything wrong darling and you go
    0:44:18 Of course there is but you’re not going to tell them and then they start saying come on. You can tell me what’s wrong
    0:44:20 and and the sulking person goes no
    0:44:23 And this can go on and on and on. I mean, you know
    0:44:27 We’re all we’ve all been at it sometimes, you know, you you go home
    0:44:30 Uh, you you go straight upstairs you go to the bathroom you shut the door
    0:44:33 And then your partner’s kind of knocking at the door going, please darling
    0:44:36 Just just tell me what’s wrong and you go from behind the door
    0:44:43 No, and and the reason is that you’re a romantic and you believe that your partner should have miraculous
    0:44:45 almost alien capacities to
    0:44:48 look through the bathroom door into your
    0:44:52 Nulled and wounded soul to understand what the upset is
    0:44:58 But of course they can’t because they’re just human, you know, it takes us a long time to realize that other humans are not mind readers, you know, one of the
    0:45:01 First thing we should always ask is
    0:45:03 Have I told them this? I know I’m upset
    0:45:11 But did I tell them this and so often the answer is not quite because we’re romantics and so we have to do that really
    0:45:12 I mean, you know
    0:45:18 We can accept it’s really boring. We’ve got to use words. We’ve got to painfully stack up words and go
    0:45:25 The reason that I’m getting a little techy is because and you’ve got to explain yourself. It’s not very romantic
    0:45:29 But that is normally a sign. It’s a good idea. So honesty I
    0:45:35 I’ve struggled at times to be completely honest in my relationships when I felt like the honesty might hurt them
    0:45:38 so
    0:45:40 Can we have true love?
    0:45:41 and
    0:45:43 total honesty
    0:45:45 I believe that the the wish
    0:45:55 to tell someone absolutely everything is is both beautiful and ultimately utopian in a problematic way because
    0:46:01 We all of us have within us ambivalences doubts
    0:46:04 Unfaithful thoughts etc
    0:46:11 and it isn’t the work of love to rub your partner constantly up against the most
    0:46:18 Troubling disturbed sides of your psyche now. We’re not talking. This is not an advocacy for sort of total mendacity and lies
    0:46:19 But it is
    0:46:21 an advertisement for editing
    0:46:23 you know
    0:46:30 We should hope that we don’t meet the fullest version of each other all the time
    0:46:32 You know, I know it sounds romantic, but sometimes
    0:46:35 It’s as parents know
    0:46:41 Is it is it that great as a parent to tell your child absolutely everything about what’s going through you or sometimes
    0:46:47 You know, is there a role for saying i’m just going to edit myself not in the name of
    0:46:51 subterfuge or deceit but in the name of love
    0:46:56 That love could be compatible with an editing of certain aspects of your reality
    0:47:00 one of the areas where a lot of editing happens is in the bedroom
    0:47:05 In relationships in sex in sexless relationships
    0:47:06 um
    0:47:12 I was looking through some statistics earlier on because I know that you’ve talked quite um extensively on
    0:47:16 relationships and sex and sexless relationships. I found this stat that says a
    0:47:24 22 study by relate to uk based counseling network found that 26 percent of people in relationships were having
    0:47:31 Sex less than 10 times per year in eight percent. We’re having no sex at all. This is a stark rise from
    0:47:33 2018
    0:47:35 um, where the numbers were
    0:47:41 Quite significantly lower than that. It seems like as a society we’re getting increasingly sexless
    0:47:48 Yeah, so the question is where’s the problem? Is the problem in the body or is the problem in the mind now?
    0:47:51 You know being the kind of guy I am i’m going to shift us to the mind
    0:47:57 I’m sure sometimes there are bodily issues and you know, they deserve attention too, but if I can talk about the mind
    0:47:58 um
    0:48:00 Why is it that sex is easier at the beginning?
    0:48:03 Then in a long-term relationship
    0:48:07 One of the leading answers is anger
    0:48:12 It’s not very easy to have sex or want sex with someone that you’re angry with
    0:48:19 And in many relationships, there’s a lot of stored anger that neither party knows is there
    0:48:22 And that anger has come from
    0:48:27 Micro incidents of disappointment. Someone didn’t quite call when they said they would
    0:48:33 Someone didn’t laugh when they might have done someone didn’t show generosity when it might have been required
    0:48:34 um
    0:48:40 And these things get stored up and the result of too much of this is that you don’t want someone going anywhere near you
    0:48:45 Because you’re because you’re furious. You’re essentially furious, but in the way of these things you don’t know you are
    0:48:51 You don’t know you’re furious. Again, you know, the mind is not obvious to itself. So
    0:48:56 You know, if you want to have more sex, don’t just invest in candles and fancy linen
    0:48:57 um
    0:49:01 A quite useful thing to do is to go and have dinner with your partner and say to them
    0:49:07 We’re both going to ask each other how we’ve annoyed each other because we have annoyed each other
    0:49:12 Not because we’re evil people but because we’re human and we’re in a relationship and no relationship survives more than an hour
    0:49:17 Without a build-up of frustration and the more we can let out that frustration at the dinner table
    0:49:19 The more it won’t
    0:49:25 You know create a blockage in the bedroom and so the chance to discharge frustration and you know
    0:49:32 Often the reason why we don’t tell our partners what our frustrations are is that they sound ridiculous
    0:49:39 It’s like what hang on you’re upset with me because I use the word really in what you thought placed too much emphasis on the
    0:49:41 Why when I was speaking to your mother?
    0:49:47 Are you crazy right you could you are laying yourself open to your partner pointing to you going are you crazy?
    0:49:51 But I think that we’re all in love
    0:49:55 very small children at least a small part of us is and
    0:49:59 Um, as we know small children get upset about really weird tiny things
    0:50:02 You know you you’ll move a button and they start wailing and you go what’s happened?
    0:50:05 And they go you moved the button and you go I did uh, why does that matter?
    0:50:09 But but for them it matters or you know pencil has slightly changed direction
    0:50:12 So we should learn we should remember what it felt like to be a child
    0:50:17 And we should acknowledge that there remains even an adult who’s very competent in all sorts of areas
    0:50:25 A small child who is liable to be getting very upset about small things triggered triggered but
    0:50:33 Because they’re an adult this is the problem. We we think an adult can’t possibly be having such childish reactions again. We need to just
    0:50:35 um
    0:50:41 cast aside our fears of shame and say you know what yes an adult can get very upset about tiny things
    0:50:45 An adult probably is upset about tiny things and we’re doing
    0:50:50 Ourselves an honor when we can dare to reveal this to our partner and they can do likewise
    0:50:52 so if I’m
    0:50:58 If I’m someone listening to this now, and I’m in a relationship where I don’t think it’s interesting
    0:51:00 Even when I say I don’t think I’m having enough sex
    0:51:05 The idea of how much sex is enough sex has probably come from movies, which is a bit of a trap as well, right?
    0:51:10 But if I’m in a relationship and we are in a sexless relationship by whatever definition
    0:51:16 Solution one you’ve presented there is try and resolve the anger the underlying contempt
    0:51:18 um
    0:51:20 Are there anything else that you think is?
    0:51:26 Effective ways of solving for that. Look, I think we I think one useful thing to do is to go. Why does sex matter?
    0:51:27 What is this thing called sex?
    0:51:31 Why why does it matter and when people get very upset?
    0:51:38 I think the answer tends to be that sex is a symbol of something very poignant and very delicate, which is
    0:51:46 My partner loves me and they can’t the reason why it becomes such an acute issue is that they cannot hold on to the idea
    0:51:52 That the partner might love them and might not want sex. This is psychologically impossible now. It is important to say
    0:51:57 It is possible. It is possible that your partner both loves you and doesn’t want to have sex
    0:52:00 There could be other reasons. They’re feeling unwell, etc. So
    0:52:06 And then we can ask ourselves what does sex really aim at sex aims at intimacy, you know
    0:52:08 Even we’ll say they you know
    0:52:13 In people to polite language I say they became intimate which means they had sex
    0:52:19 So what what we know about sex is that the really exciting thing about sex is not the sex bit. It’s the intimate bit
    0:52:28 It’s the idea that someone is without their guard, you know, most of the time we approach other people with our guards on and
    0:52:34 In this very rare and unusual thing we do we meet another human being in a vulnerable state
    0:52:37 And this is such a relief
    0:52:42 From the normal limitations of life and there are other ways of doing this
    0:52:44 You know sex is not the only way of doing it. So
    0:52:47 By understanding better what sex is
    0:52:50 We can also have a chance
    0:52:55 To get some of what we get in sex in things that are not sex if that makes sense
    0:52:57 I had Tracy Cox on the podcast and she said something to me
    0:53:03 Which really stuck with me because I hadn’t noticed it until she said it which is this idea
    0:53:05 I believe she called otherness
    0:53:07 Which is when your
    0:53:13 Partner almost becomes like a family member or you start seeing them as like a sibling because they are
    0:53:19 In their sweatpants around you and she made the claim which I think I’ve read in your books as well that
    0:53:22 in many respects, that’s the very opposite of
    0:53:24 the
    0:53:30 The spice that makes sex so appealing in those early days when it’s new and novel and risky
    0:53:36 You know, and so she kind of alluded to the fact that love and sex were actually set on two different ends of a pole
    0:53:45 Right and again come back to my theme. Um, what does a romantic say a romantic romanticism tells us sex and love belong entirely together
    0:53:49 But I think what you’re saying and you know, many of your
    0:53:55 Viewers will know is that the relationship is is trickier and again, let’s not torture ourselves about this
    0:54:02 Let’s let’s get curious and then let’s communicate about this. Um, and I think that
    0:54:04 look
    0:54:10 A growing child has a paradox to deal with and this is what Freud famously
    0:54:13 Doesn’t matter what you think of Freud. It’s a very useful
    0:54:16 observation really that
    0:54:23 The child experiences love in the first instance at the beginning of life. We all experience love
    0:54:31 Um at the hands of people who everything’s gone, right? We will have no sexual connection with right
    0:54:35 So given the debt that adult love owes to childhood
    0:54:42 That sets us up with a problem when we as adults start to fall in love with people and start to build up relationships
    0:54:46 Which is that the more we get cozy with someone the more we feel
    0:54:50 Like we did a little bit with our parents when things were really cozy
    0:54:53 Which is oddly why?
    0:54:58 People like going to hotels. Why do people like going to hotels to revive a relationship?
    0:55:04 It’s because the furniture doesn’t remember you the curtains don’t remember you you are
    0:55:08 You’re allowed to be for a chosen moment somebody without history
    0:55:14 And it’s the history that is making intimacy hard because that history while it’s knitting you together
    0:55:18 And making you emotionally close is also
    0:55:20 rendering
    0:55:22 sexual
    0:55:23 freedom
    0:55:30 And I think it’s just we need to go very easy on ourselves for the fact that this happens and um, what do we do about it though?
    0:55:35 Don’t need to book a lot of hotel rooms. We need to spend a lot of time away from my partner
    0:55:39 I notice even that you’re laughing you’re smiling as you say that and I think that’s partly the clue
    0:55:43 You know when we come up against the hardest conundrums in life
    0:55:48 Having the tolerance of a sense of humor a shared sense of humor
    0:55:55 You know if a couple can turn the sexual challenges from a tragedy into something, you know closer to
    0:56:01 A comedy it’s an enormous achievement. Think of you think of teasing right?
    0:56:05 There are sides of couples that they find really really hard
    0:56:09 Isn’t it wonderful when a couple learns with affection to tease one another?
    0:56:10 They go, ah, steven
    0:56:16 Yeah, there’s that thing that you do gives you a little nickname. It calls you whatever it is, you know a little affectionate nickname
    0:56:22 That’s a wonderful moment because it means that irritation has been sublimated into
    0:56:26 Tender compassionate understanding for why someone is difficult as they are
    0:56:29 So the best thing we can do with our irritations with our partners
    0:56:33 Is to be able to tease our way out of them
    0:56:37 And we may need to do this in troublesome areas like like sex
    0:56:42 It’s an enormous achievement if your partner can call you you know can go from thinking that you are an idiot
    0:56:46 To smiling at you and thinking you’re a lovable idiot, right?
    0:56:50 We’re all in the end of the day a lovable idiot. We don’t need to believe in god
    0:56:53 But if god was watching us from up there on the space station
    0:56:59 We are all you know eight billion lovable idiots and once we can have that sort of
    0:57:05 Compassionate relationship to ourselves. That’s the beginning of a big bit of the big bit of the solution
    0:57:06 I often think
    0:57:09 You know I’ve been in my relationship now for a couple of years
    0:57:13 I think how do I stop my partner getting bored of me? Well, they become a day
    0:57:18 Sometimes it does cross my mind like is she just going to get like bored of me and also, you know vice versa
    0:57:21 You think of being with someone for like 40 50 60 years
    0:57:23 I’m sure some people listening have been
    0:57:25 With their partners for multi decades
    0:57:31 Is there a risk of us getting bored of our partner and then seeking the sort of you know the novelty in
    0:57:33 Affairs and how do we prevent that?
    0:57:36 Okay. Well, look here’s one
    0:57:37 suggestion
    0:57:38 um
    0:57:43 The thing that becomes very boring in all relationships is when people cease to listen to each other now
    0:57:47 You know when you may when you say the word listen, you kind of think. Oh, yeah, I know what that means
    0:57:50 Hang on. Let’s complicate this is to you a little bit usefully
    0:57:51 um
    0:57:56 To you know, most of us have never been listened to properly. It’s not something that normally we know how to do
    0:58:00 We know how to speak, you know, there are there are there are lessons in how to become a good public speaker
    0:58:04 Not very many lessons in how to become a good listener, right? Is that telling us something?
    0:58:07 So what is it to listen?
    0:58:12 Imagine a situation where someone says something to you and rather than you jumping in going
    0:58:16 Oh, that reminds me of you know, something happened with my auntie or that reminds me of or you know
    0:58:19 Starting to give advice and going the thing that you need to remember is one two three four, right?
    0:58:22 Which is normally what we do when people speak
    0:58:28 It’s to simply hold back and therapists are good at doing this and simply do what they call reflexive listening
    0:58:30 So, you know, you say to somebody
    0:58:34 I’m really annoyed. I’ve had such a difficult day at work. This happened that happened and then you simply
    0:58:39 repeat back to them using slightly different words the essence of what they’ve said and you say
    0:58:43 I’m hearing that life’s quite difficult for you at the moment at work
    0:58:47 And that you you know coming out of pressure from your boss and the person, you know
    0:58:54 It’ll be try it because the person will immediately feel I’m being heard and then they will have they will feel more
    0:58:58 They understand more about themselves, you know, why is it that in the company of some people?
    0:59:02 We feel really interesting and have lots to say and the company of others
    0:59:05 We kind of feel a bit bored. We don’t have anything to say we’re the same people
    0:59:09 It’s because we feel we intuit that we’re in the presence of a listener
    0:59:14 And the best way to listen is literally to not give advice not
    0:59:23 Give it anecdotes, but repeat back to somebody what they’ve said in slightly different words and I mean, you know parents
    0:59:27 Bless them. I’ve been a parent. We’ve all been parents. Many of us been parents. Um
    0:59:31 Parents are often quite bad at listening to their children. They think they’re listening
    0:59:33 I I was in a holiday resort
    0:59:37 A few months ago and there was this kid
    0:59:42 Little kid must have been three or four and it was having a bad day. It was really screaming
    0:59:47 and the parent the mother was saying might be the mother someone was saying, um
    0:59:50 What’s what’s wrong? Um
    0:59:52 And the kid was saying I hate it here
    0:59:55 the whole place smells
    0:59:58 It’s a poo and I want to be back home at kindergarten
    1:00:05 And the caregiver said don’t be so silly darling. We’re on holiday holidays are fun
    1:00:08 And what’s more this hotel has cost a lot of money
    1:00:10 And you want to go, okay
    1:00:15 I get it this woman was trying to help she was trying to you know, calm down this this distressed child
    1:00:20 Was she listening not really because basically what the kid was saying is I’m having a really bad day
    1:00:26 Everything feels absolutely disastrous. Help me. Ah, right and we’re all we all have a version of those days
    1:00:33 And we don’t want to be told come on. You’re living in really wonderful times. The sun is shining. You know, uh, there’s lots to celebrate
    1:00:36 We want someone to go
    1:00:41 I hear things bad for you. I’m hearing things are bad for you. Um
    1:00:44 I’m hearing you’re not coping very well
    1:00:47 And you’re pretty sad
    1:00:50 Now if you do that
    1:00:55 Don’t rush them. Don’t give advice. Don’t give you know, you will get a great response back
    1:00:58 We can put money on it
    1:01:01 listening
    1:01:04 What are the um the other core components then because I really want to close off this topic on
    1:01:10 Love and sexless relationships. What would you say are the core components or the core habits of
    1:01:15 two people who have a really successful long term enduring
    1:01:21 Sexual and romantic relationship if we just focus on the the sex side of things first
    1:01:24 What are those core habits? So I guess
    1:01:26 Communications when that’s come through quite loudly
    1:01:31 Look, uh, I’d start a little bit further upstream and go like overall
    1:01:36 What do these guys need to do and I think overall they both need to acknowledge that they are
    1:01:39 frail fragile
    1:01:45 slightly crazy people because not because they are them but because they’re human and there’s no other option for a human being
    1:01:47 than to be slightly crazy
    1:01:48 and
    1:01:50 Nevertheless against that background
    1:01:56 They’re attempting to do their best right so that the combination of an acknowledgement of their fallible nature
    1:01:58 mixed in with
    1:02:03 Um a dedication to trying to understand it through broadly therapeutic means
    1:02:05 So this is a very crucial thing
    1:02:11 The other absolutely crucial thing is an acknowledgement that a lot of what people will be getting up to in relationships
    1:02:14 Will have nothing to do with the person in front of you
    1:02:17 That you will be importing from different periods of your life
    1:02:25 Scenarios and assumptions that owe nothing to the here and now and owe quite a lot to mum dad caregivers and other scenarios
    1:02:30 and the capacity to acknowledge that with grace to say
    1:02:35 Okay, I’m sorry. I’m you know, I’m getting confused about who’s in front of me, right?
    1:02:42 I am importing into this situation an energy that doesn’t belong there. We all do this the whole basis of attachment theory
    1:02:50 Let’s remind ourselves is that your attachment style is governed by your first attachment the attachment that you had with a parental figure
    1:02:54 and therefore, you know, you will be let’s say insecurely
    1:02:56 preoccupied
    1:02:58 attached to somebody
    1:03:06 Not because they deserve that quality of attachment because your early caregiver did that’s that’s what they mandated through their own behavior
    1:03:10 But your partner maybe someone completely different is someone completely different
    1:03:17 So if I can put it this way getting on top of your projections, we project wildly as human beings and
    1:03:23 Being able to have at least a sense that the person in front of you may not be entirely who you think they are
    1:03:27 And the reality in the here and now may be slightly more innocent
    1:03:35 And I think, you know, you owe it to yourself. It’s look it’s so boring. I’m sorry, Stephen. I’m sorry dear listeners
    1:03:42 You have to get on top of your childhood. It’s so boring to be told this to be to be 30 40 50 60
    1:03:46 And to be told that you have to get on top of your childhood. I mean my goodness
    1:03:48 This is not a nostalgia fest
    1:03:52 The only reason is so you can put the damn thing to bed and never have to think about it again
    1:03:57 But it’s going to be rattling around unless you have done so and I think it’s so
    1:04:00 Look think of language all of us when we were kids
    1:04:08 We were put in an environment where without us doing anything we learned an entire language with syntax grammar
    1:04:13 A complicated vocabulary, etc. And this happened while we were doing handstands in the garden
    1:04:19 Drawing buttercups in the kitchen, etc. We absorbed an entire language and we had no idea
    1:04:22 The same thing was going on emotionally
    1:04:26 We learned an emotional language not a language about grammar and vocabulary
    1:04:34 But a language about trust a language about self-esteem a language about who we are a language about what will happen to us when we trust someone
    1:04:36 a language about
    1:04:37 Whether it’s safe
    1:04:43 To go with someone to be ourselves, etc. We learned that whole language and we have no idea we learned it
    1:04:47 Just that we had no idea we ever learned our language of birth. It just happened
    1:04:51 But it’s inside us no less than the grammatical language
    1:04:57 And what we have to do and it’s just as difficult as learning in adulthood
    1:04:58 You know how difficult it is
    1:05:02 Imagine if I said you learn Finnish now now you’re going to learn Finnish or next week
    1:05:07 We’re going to go off and we’re going to learn, you know, I don’t know Korean right you’d be like in a week
    1:05:12 Uh, well, it’s going to take a long time, isn’t it? We’re going to have to do this for a long time
    1:05:15 Do you know what I’d say there’s two things I’d reply if you told me to learn Finnish
    1:05:21 First one is god, that’s gonna this is what I think that’s going to take forever and the second one is what’s the point?
    1:05:26 But I’d also say let’s say we’re not trying to learn Finnish. We’re trying to learn trust
    1:05:33 Let’s say we’re not trying to learn Korean. We’re trying to learn the lesson of vulnerability safe vulnerability, right?
    1:05:35 These are very valuable lessons
    1:05:38 Very valuable lessons that we need in our relationships
    1:05:42 I say that because I I point at the childhood patterns that you’re talking about
    1:05:45 And I think one of the reasons why people don’t open up that closet and do the work there
    1:05:51 Is because they don’t realize that that is the puppet master dictating their career relationships and everything in between
    1:05:57 So I think step one is like them understanding the impact that that childhood narrative is having today
    1:06:01 And and then also realizing, you know, this is where language can be a useful metaphor
    1:06:08 Is is about time because sometimes people say, okay, so I understand I saw a listen to podcasts
    1:06:10 great great guy
    1:06:12 Stephen, you know, really
    1:06:16 Get guys on top of it. Listen to many of his podcasts. The problem is after three podcasts
    1:06:21 I’m not healed and you want to go look at how many lessons of Finnish or Korean did you do a three?
    1:06:26 Are you fluent? Oh, not quite. I might need another 150. Yes. So in other words, 150 more
    1:06:30 Well, in other words, we need to take it slowly and we need to repeat these things
    1:06:32 You know what we’re talking about religion earlier
    1:06:36 One of the things about religions is they understand that our minds are like sieves
    1:06:39 You know, take Islam. Islam wants us to remember
    1:06:44 Their god three four five times a day in many religions. You’re on your knees constantly
    1:06:48 Because they know these religions know that it goes in one ear goes out the other
    1:06:54 It comes, you know, that we’re not very good at holding on to the even the truths that we are most attached to
    1:06:57 And I think part of the problem with the modern world is we tend to think
    1:07:01 I’ll just listen to that idea once. I’ll just read an interesting book
    1:07:03 Said said something we once and I know now I’m going to change my life
    1:07:07 You want to go? No, no, you know, again, think of the holy books
    1:07:11 How many times are you supposed to read the bible the Quran it’s a buddhist text every day because
    1:07:16 We’re not very good at holding on even to the things on which our lives depend
    1:07:23 Is there a risk though in this sort of healing culture where we’re all just healing forever and we’re all kind of like
    1:07:26 broken and trying to recover from
    1:07:30 Our early years where someone snatched candy out of her hands or something
    1:07:35 Is there I read an article a couple of weeks ago and it said there was a bit of a bit of a risk to this long term
    1:07:37 ongoing healing mentality that we’re
    1:07:44 Look, I sense your frustration and I share it. It would be so nice if we could just
    1:07:49 Get on with life without having to bother with all this stuff. I I understand
    1:07:54 But I think Stephen the thing you have to bear in mind is we are no longer merely trying to survive
    1:07:56 We’re trying to thrive
    1:07:59 Right. The age of survival is behind us
    1:08:04 You know, we’re not just looking to reach the age of 30 and then collapsing to bed and thinking, you know, it’s been fantastic life
    1:08:10 I’ve not been butchered by an enemy, right? You know, we want to reach 80 85 and we want
    1:08:13 Not just survival. We want fulfillment
    1:08:19 And if we want that we’re going to have to pay attention to things that previous generations didn’t again
    1:08:21 Let me use another metaphor, right?
    1:08:25 Um, the most of human history people here. I am drinking glass of water, right?
    1:08:30 People didn’t pay much attention to water if it looked like there wasn’t anything actively floating in it like a frog or something
    1:08:36 They think it’s clean water, right? I just gulp it back and through such nonchalance if I can put it that way
    1:08:38 Millions of people died, okay?
    1:08:43 And then towards the end of the 19th century at about the very same time that Sigmund Freud in Vienna was getting going
    1:08:45 Helping us to think about certain things in the psyche
    1:08:52 various people got very interested in water supply and all the main cities, paris, london, new york
    1:08:58 Got a complete overhaul of their water supplies because it was suddenly discovered that microscopic organisms
    1:09:01 Could kill hundreds of thousands of people
    1:09:04 In a glass of water that looked completely clear
    1:09:08 You might have enough to kill a city, right? And this is deeply perplexing. You think hang on a minute
    1:09:10 It’s just a glass of water must be fine
    1:09:12 And you know, I don’t want to be hard on you
    1:09:17 But in that tone of like really is can we be bothered with that old childhood stuff?
    1:09:20 Why don’t you just get on with it? You want to go unfortunately?
    1:09:23 We have to take care because they’re a macrobiotic
    1:09:27 organisms as it were in our lives
    1:09:30 That are gumming up our capacities for fulfillment
    1:09:36 And it’s not that it’s not necessarily they’re going to kill us, but they will hamper our capacity to be
    1:09:41 You know to exploit our full potential and after all, you know, this is what this podcast is about
    1:09:44 this is what many people are concerned about and
    1:09:46 It’s going to require work
    1:09:53 Can we ever truly heal from those things? Can or will they always be there in the back room just exerting less power over us?
    1:09:57 Um, look wonderful German philosopher Schopenhauer
    1:10:01 He says that the goal of life is to turn tears into knowledge
    1:10:05 Wonderful progress tears. What are you going to do with those? They just end up in your pillow
    1:10:10 They might end up, you know being uh things you can learn from so I think the best we can do is
    1:10:15 To learn to turn so many of the troubles that afflict us, you know
    1:10:21 No life is without affliction, but that moment when we go, you know what I’ve learned something from this torment
    1:10:27 This was a total nightmare, but I’ve pulled out of it something about myself about human nature about psychology
    1:10:33 Then we’re really learning then we’re really on the path to a good life because a good life is not a problematic free life
    1:10:39 It’s a life in which we’ve found a way of learning from our inevitable pains
    1:10:43 You will never find the right person. I read that sentence and that sounded a little bit
    1:10:45 um
    1:10:49 Negative I think I read it in your book. You will never find the right person
    1:10:55 Well, I was teasing gently our old friends the romantics who tell us that of course
    1:11:02 We will find the right person and the belief in the right person has led to more rage more disappointment
    1:11:04 More frustration than any other
    1:11:10 You know if you tell people you will find the right person if you build up a model of what it will mean
    1:11:13 To find the right person you will be dooming people
    1:11:17 To disappointment if for example they meet somebody who’s really good
    1:11:21 Many ways very very good, but they’ve had an argument with them
    1:11:25 Well, oh i’m not supposed to argue with somebody that the right person was supposed to be bliss blissful
    1:11:29 So i’m teasing really the concept of rightness
    1:11:35 Rightness can include a lot of wrongness and that’s why you know wonderful english psychoanalyst donal winnicott who came up with this phrase
    1:11:39 A good enough he applied it to parenthood
    1:11:45 He argued that no child needs a perfect parent indeed quite dangerous to have a perfect parent because you never leave home
    1:11:49 Quite good to have a parent who causes you few frustration. It’ll it’ll get you out there
    1:11:55 But he argued no one needs a perfect parent. No one needs a perfect lover. They need a good enough parent a good enough lover
    1:12:01 Do you think um that people that are in relationships romantic relationships should spend time apart?
    1:12:06 Do you think that’s healthy for the stuff we’ve talked about with sexlessness and stuff because I think
    1:12:12 I tend to get more excited about sex with my partner when she’s been away for a while
    1:12:14 And there’s a real novelty to it
    1:12:20 Yes, look, I think one of the things that distance can do is to remind you that there is no pre-ordained reason
    1:12:25 Why someone should be with you? I mean, it’s one of the most miraculous things
    1:12:29 That anyone should choose to be with anyone because anyone is a quite complicated proposition
    1:12:31 and some of the mystery of that
    1:12:34 can kind of
    1:12:35 You know
    1:12:40 Achieve its necessary force after a period away. Look, it’s like being very ill
    1:12:44 Imagine being ill for a while. You’ve been you’ve not been in the world for very long
    1:12:50 Um for a while suddenly you’re feeling better. You go out into the world. You go to the park and suddenly. Oh my god
    1:12:55 There’s this thing called a tree. It’s amazing. It’s got leaves. There are some bugs crawling all over it
    1:12:57 There’s something called grass. There’s a brick wall
    1:13:03 You are suddenly like a three-year-old full of appreciation and wonder and one of the great challenges of life
    1:13:08 Is how to keep being people who have wonder in in their life
    1:13:13 Because habit swallows everything up. You’re oh, yeah tree. I know what those are. I know what a tree is like
    1:13:17 That’s why we need art, you know, for example, I mean, what’s the point of art?
    1:13:20 Small topic. Let’s bite that one off too. What’s the point of art?
    1:13:25 Well, one of the things that happens when you go to one of these places called galleries or museums is
    1:13:30 They’re full of paintings by people who look at the world as though they’ve never seen it before
    1:13:32 Maybe it’s their wife or husband
    1:13:35 They look at their wife or husband as though they’ve never seen them before and lo and behold
    1:13:41 Quite an amazing thing. Wow. It’s kind of amazing. It’s full of tenderness and beauty and compassion and interest
    1:13:47 Wow, I could you know, I could like this person. They look at a tree. They look at a cloud. They look at the grass and
    1:13:49 you know, we are
    1:13:54 Part of what makes children small children so fascinating but also frustrating is you suggest a walk to the park
    1:13:59 It takes them an hour and a half to go to the park. Why? Because everything’s interesting
    1:14:01 What have we done?
    1:14:07 With those layers of interest that we also used to possess we think we know what’s going on
    1:14:09 but we don’t
    1:14:14 And one of the wonderful things that children can remind us is the foreignness the true foreignness
    1:14:20 Of a world that we feel we know we feel we’ve seen but we haven’t actually looked at
    1:14:27 You say on page 75 of that book that the solution to long-term sexual stagnation is to learn to see our lover as if we had
    1:14:34 Never laid eyes on him or her before it feels so natural though that through the process of sort of habituation
    1:14:38 Everything in our lives becomes less yields less joy than it once did
    1:14:44 And I and I often fight with that because as you know as things get financially more
    1:14:48 As you get more financially free in life, you’re able to experience the
    1:14:53 You know the nice restaurants and the nice things and the nice holidays and the nice planes all those kinds of things
    1:14:57 But with that the awe and the surprise escapes you
    1:15:01 Absolutely, and I think we need to work at it. The buddhist were on to this
    1:15:06 The wonderful buddhist scroll from the middle ages medieval scroll
    1:15:11 Six persimmons, you know the persimmon are kind of fruit. It’s kind of a bit like an apple
    1:15:18 And it’s just six persimmons on a on a canvas beautiful rendition
    1:15:23 And the idea is that the buddhist sage is meant to look at those six persimmons for an hour
    1:15:28 The true one could could keep going for even a day, right? Just six persimmons, right?
    1:15:34 You might go hang on a minute. Can I change the channel, please? Can I look at something else? The capacity to stare
    1:15:39 Intensely at something and draw benefit from it is
    1:15:45 Absolutely something that we lose as especially as life gets more more dizzying
    1:15:48 The the thing to bear in mind is life can ever only be
    1:15:55 So exciting. It’s not by more stimulation that you’re ever if your senses are wrecked
    1:16:01 If you’re unable to draw benefit from one lemon having a thousand lemons or a sports car isn’t going to make you more of an
    1:16:08 Appreciator the goal is to learn to appreciate more of what we’ve already seen and that is you know, we talk about
    1:16:11 gym and exercises and and and workouts
    1:16:16 It’s something we need to do. I mean, it’s it’s literally learning to see and to appreciate is a skill
    1:16:19 Um, and you can dial it up or dial it down and as I say
    1:16:25 One of the good things about works of art is they are records of careful looking by people
    1:16:30 They might not be looking at things you’re looking at but it’s less about what you’re looking at that
    1:16:32 It’s a method of looking that you can learn
    1:16:39 Hey, what you doing programming our thermostat to 17 degrees when we’re out at work or asleep
    1:16:43 We’re taking control of our energy use this winter with some easy energy saving tips
    1:16:49 I got from Fortis B.C. Ooh conserve energy and save money maybe to buy those matching winter jackets
    1:16:54 No, we’re also getting that whole matching outfit thing under control
    1:17:00 Discover low and no cost energy saving tips at fortisbc.com/energysavingtips
    1:17:02 matching tracksuits, please know
    1:17:09 A therapeutic journey lessons from the school of life the sunday times bestselling author of the school of life
    1:17:15 I’ve seen this book everywhere. Um, I walk into bookshops all the time and I just wish my book had the prominence
    1:17:23 It does I was in a foils the other day and I think you’ve got some signed copies in there. I picked up one
    1:17:29 Yeah, um, why why did you write a book called a therapeutic journey? Um, because I have to say
    1:17:34 You you have written
    1:17:40 Lots lots a bit too much a lot of books. I mean, this is not even half of them. No, there’s about 70 of them
    1:17:46 this book a therapeutic journey, um, it’s really following the arc of
    1:17:49 what one could call mental breakdown or
    1:17:55 mental a mental crisis from the moment of its inception the moment it strikes us
    1:18:01 through to the moment of recovery and then I go into lots of byways and lots of uh, you know, lots of digressions
    1:18:03 But essentially it’s saying
    1:18:08 How can we keep our minds safe? How can we help them to heal?
    1:18:14 Um, what can we do when we are in a mental crisis? It’s written in a tone. I hope of sympathy
    1:18:17 of kindness and
    1:18:23 Also trying to give people a sense of what’s happening to me because very often, you know, when when there is a breakdown
    1:18:28 We don’t know what on earth’s going on. You know, yesterday. We were happy go lucky now. We can’t get out of bed
    1:18:36 Yesterday we were able to hold it together now. Everything that comes out of our mouth makes no sense. So I think that the um
    1:18:40 It’s it’s it’s supposed to be a companion through what might be some of our loneliest
    1:18:41 hours
    1:18:43 Why do we need this book right now? Do you think in society?
    1:18:46 I think because
    1:18:51 Look, I hope that people will think hmm. Okay. This is written from a place of somebody who probably gets
    1:18:56 What what they’re saying and what I’m feeling. I think we need companions through
    1:19:02 Things that probably feel very personal but are actually this is the good news very general
    1:19:05 But I think you know at the school of life
    1:19:10 We see so many people who are going through these things and the thing that each one thinks is
    1:19:11 I’m alone
    1:19:16 And the best thing you can say to people is say no, you’re not and the reason they think they’re alone is
    1:19:19 That you know, it’s a paradox of human beings
    1:19:24 We only know people from what they choose to tell us but we know our own minds from introspection
    1:19:27 And so there’s a massive sort of cognitive gap
    1:19:33 between self-knowledge and knowledge of others and in that gap shame develops right and
    1:19:36 There’s so much shame around mental illness
    1:19:46 Because it’s still as we know so rarely spoken about and so the book aims to rehabilitate to educate and to comfort
    1:19:49 This is a book about getting unwell
    1:19:55 Imagining that we have let everyone down and losing direction and hope. It’s also a book about redemption about
    1:20:03 Regaining the thread rediscovering meaning and finding a way back to connection warmth and joy
    1:20:07 What are the ways in which we’re unwell?
    1:20:13 Increasingly well, you know, it’s very hard when your mind is operating well
    1:20:18 You almost don’t notice what it’s doing because it’s doing so many things to keep you feeling
    1:20:25 You know, even though that word normal, right? How do you feel? I feel normal. Yeah, that’s that’s my baseline. That’s just that’s just how I am
    1:20:31 It’s it’s the result of what we call it gifts because when those gifts are taken away
    1:20:38 Goodness me to you notice, right? So for example, there’s something in our mind in a well-functioning mind
    1:20:43 That more or less keeps us on our side, right? There would be so many reasons
    1:20:49 For all of us to despair of who we are, you know, why would I be on? Why would I be on my side? I’ve made mistakes
    1:20:54 I’m not perfect, etc. But most of us, you know, on a good day, Steven will go. Look, I’m not perfect
    1:21:01 But you know, I’m okay. I can keep going when you’re mentally unwell that that faculty breaks down and suddenly you can’t abide
    1:21:05 Your own self. You can’t forgive yourself. You know, there are people who are unwell who will say
    1:21:07 17 years ago
    1:21:12 I said something to someone and I can’t forgive myself and you want to go that’s 17 years ago
    1:21:19 It’s okay and they can’t let it go. That’s what illness is. Illness is not being able to let go of an argument against yourself
    1:21:23 Because you’ve turned into your own worst enemy
    1:21:26 The other thing that that people manage to do
    1:21:33 In a healthy mind is bracket things so that not all the things that could be in your mind
    1:21:38 Are active in your mind at any point, right? So you’re able to sequence thoughts. So you think, you know, well, you know
    1:21:42 I’ve got this to do. I’m interviewing this guy now tomorrow. I’ll be in new york
    1:21:45 There’s also a thing with my granny and there’s also a thing with a friend, etc
    1:21:50 But those thoughts are sequenced. You’re able to line them up in in a coherent order
    1:21:58 When health breaks down, all of these things come at all angles. There’s no order anymore. There’s no hierarchy
    1:22:01 So something that happened 10 years ago is expressing something. It’s happening right now
    1:22:07 Um, something that’s deeply urgent collides with something that you know, by rational means is not that urgent
    1:22:09 but it seems as urgent and so
    1:22:16 Everything coherent breaks down. You can no longer order things. There are voices that start coming in not friendly voices
    1:22:18 All of us have voices in our minds
    1:22:21 Not necessarily, you know, they’re not I’m not talking about psychotic voices
    1:22:25 But there are voices voices of encouragement often you can keep going just just you know
    1:22:31 Or it’s okay. You could dare to take that risk often kindly voices that we’ve incorporated from
    1:22:33 kind people around us
    1:22:39 When mental health breaks down we can only hear the worst voices the voices that are telling us you don’t deserve to be here
    1:22:42 You’ve made a mistake and we don’t want you here anymore
    1:22:49 Better thing would be if you didn’t exist those voices and those voices don’t let up and then we’re in trouble
    1:22:51 and
    1:22:53 We need to raise the white flag
    1:22:59 Because things are not well and sometimes we keep going. We’re so good at keeping going that it’s terrible
    1:23:04 Half the problem is that we keep going so well, you know, we’re we’re half dead before we realize there’s a problem, right?
    1:23:10 And so the ability to go hang on hang on. I can’t take it anymore. That is the beginning
    1:23:17 Of being knowing how to get help because when the mind is in trouble what it most needs is another mind
    1:23:21 It’s like calibration, right when you’ve lost the correct calibration
    1:23:24 You need somebody else to go, you know, when you go
    1:23:28 Everyone hates me and it’s all terrible and nothing I’ve done is of any value
    1:23:30 Just have another mind that says
    1:23:38 Okay, I know how you feel. Let’s think about this. It’s that it’s that really who who you are who that that is and then, you know
    1:23:40 gradually with love and
    1:23:46 Let’s remember people always get mentally unwell because of love. I don’t mean romantic relationships, but
    1:23:49 all mental unwellness
    1:23:57 Stems somewhere if you scroll back, there’s always a deficit of love always. There’s always an experience
    1:23:59 of cruelty
    1:24:03 In some way that breaks the mind and when people get well
    1:24:08 There is also always an experience of love that heals and it could be love, you know
    1:24:12 Not a romantic love love from a friend love from a therapist love from professionals
    1:24:16 But it’s essentially an act of love an act of love saves us redeems us
    1:24:20 So the problem and often the antidote is love
    1:24:26 Release the cause and the antidote is often love. Yes, imaginatively understood not merely romantic love
    1:24:30 in its broadest sense and you know because mental breakdown is often
    1:24:36 Emerges from a build-up of cruelty an unbearable cruelty
    1:24:40 Which makes life unbearable for the person and they then have to
    1:24:45 You know projected outwards. I mean in when when illness becomes very severe and you have a psychosis
    1:24:50 You know what can happen is that people become obsessed with the idea that everyone is against them the cia is against them
    1:24:55 other people are plotting against them really what this is an outgrowth of is an
    1:25:00 Unbearable inner negativity that hasn’t found any way of being handled
    1:25:07 You use the word resilience in this book and I think the word resilience is often misunderstood because we think of resilience as like
    1:25:09 tough it up and you know
    1:25:10 Take it
    1:25:13 What is your definition of resilience and why is why is that such a prominent word in this book?
    1:25:16 Look, I think true resilience
    1:25:18 Should be compatible with
    1:25:23 Things that don’t look resilient at all things that look very desperate very humble
    1:25:26 Very broken indeed. So
    1:25:31 Yes, I mean, I like you and suspicious of the use of that word
    1:25:34 resilience as as really just meaning a kind of stoic
    1:25:37 bouncing back from all problems immediately
    1:25:46 I think it means a generous understanding of how much madness has a legitimate claim on even a healthy life
    1:25:48 Towards the end of the book
    1:25:51 I have a little thing I riff on about the seasons
    1:25:58 Some of it is understanding that this is normal. This is part of the natural cycle not railing against it
    1:26:01 Some of what what does that help?
    1:26:05 Sometimes when people have mental troubles, they will have ups and downs, right?
    1:26:11 And sometimes people can box themselves in and they’ll go I suffer now. I’m better again. You know, I’m better
    1:26:14 And the advice is always
    1:26:19 Careful careful that belief that you’re better the rigid belief the past is behind me the darkness is behind me
    1:26:22 Can itself start to see kind of starts
    1:26:29 That can itself start to seem like a problem because it means that you’ll be intolerant towards any regression
    1:26:32 And regression belongs to progress just like dark days
    1:26:39 Belong to good seasons, you know, we need some of that and and the natural world has a wonderful way if we’re attuned to it
    1:26:42 Of telling us about cycles really what we’re talking about cyclicality
    1:26:44 Darkness is followed by light
    1:26:46 Autumn is followed by winter is followed by spring
    1:26:52 The mind has its own seasons and the more we can accept the legitimacy of those seasons the less we’ll
    1:26:54 Rail against some of the necessary
    1:27:01 Sliding into darkness which for many of us is simply going to be unavoidable if someone chooses to
    1:27:05 Pick up this book and they get to the final page
    1:27:09 What do you hope they’d learnt or taken away from them?
    1:27:12 By getting to the end of this book
    1:27:14 um
    1:27:19 Real sympathy for the complexity of their minds a real understanding that
    1:27:27 It’s not easy being human that there is nothing indulgent about, you know working on oneself as you put it that that this this is a
    1:27:30 boring but alt very necessary task
    1:27:31 um
    1:27:36 Some tools in there about how to do it from the very practical to the more theoretical
    1:27:39 There’s a practical book about how you can
    1:27:44 Work on the most broken bits of yourself and find a kind of equilibrium
    1:27:47 um, but it’s also very deliberately a warm book
    1:27:54 It’s a book of comfort and I think that something that we often miss we can get we can get a little too intellectual in this topic
    1:27:56 thinking that people who are in trouble
    1:28:00 Mentally and just psychologically that all they need is some ideas
    1:28:05 You know get some ideas and yeah, sure we need ideas, but you know what we also need
    1:28:12 is uh warmth kindness um friendship in in a way now you could say well how could a book be a friend well
    1:28:20 You know many of my best friends are books. Let me tell you and um, I think it’s absolutely in the remit of of a book
    1:28:23 to act as a friend and
    1:28:25 to
    1:28:27 Say to you very simply you are not alone
    1:28:29 you said earlier that a
    1:28:36 Good conversation list a good friend a good romantic partner is someone that makes you feel heard and understood
    1:28:40 and I think that’s exactly what you achieve in this book it is
    1:28:46 A very difficult thing to do because books can often feel quite exclusive, especially when the author is as smart as you are
    1:28:49 um, but this book does a wonderful job
    1:28:52 first and foremost
    1:28:58 Making you realize that the thing you’re going through in the way that you are isn’t evidence of your inadequacy
    1:29:03 It’s actually evidence that you are perfectly human and that you are like everybody else and through that lens you can offer
    1:29:06 support and some very practical tips about how to
    1:29:13 You know, endure or rise rise from the situation that we all find ourselves in in the different seasons of life that you describe
    1:29:16 And that’s why it’s such an important book and that’s why it’s done so tremendously well
    1:29:19 Um, and it’s being passed around by so many people
    1:29:21 Alan
    1:29:25 Thank you so much for for your time today and thank you for all your wisdom. You’re a remarkable talker. I was learning
    1:29:29 I was watching you and I was just thinking fucking how you know, um
    1:29:34 Got a wonderful way to hold people with the way that you articulate yourself. That is so
    1:29:36 unbelievably
    1:29:37 powerful and
    1:29:39 speaking and the art of speaking is such a
    1:29:41 important
    1:29:44 Incredible talent to have and you have that in such a wondrous way
    1:29:49 It’s so soothing and engaging and intelligent
    1:29:54 And there’s a real poetry to the way that you frame things which I think is just a superpower that I would love to have more of
    1:29:58 You do Stephen. You do. No, but not not like you have it. So it was wonderful
    1:30:00 Just to learn from the way that you speak
    1:30:05 We have we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next guest not knowing who they’re leaving it for
    1:30:07 And the question that’s been left for you is
    1:30:12 Ah interesting
    1:30:16 What was the last thought to keep you awake at night?
    1:30:19 um
    1:30:21 The last thought to keep me awake at night. Um
    1:30:25 Well last night I was quite worried about coming here
    1:30:29 So I was I was kept up, but um
    1:30:35 You know, I’m often kept up. I I do why I do I do sleep in in quite
    1:30:37 a fragile way and I think that
    1:30:43 One of the ways of thinking about is that there are thoughts that happen in the middle of the night that can’t happen at any other time
    1:30:47 that there are actually some quite important thoughts often there to do with
    1:30:53 Things that you didn’t even know you were concerned about but the night teaches you there is the school of night
    1:30:56 You know and and and I used to be very
    1:30:58 very impatient
    1:31:00 Um insomniac
    1:31:04 So I used to wake up and think oh my goodness. I can’t believe that I’m still awake. How annoying is it now? I’m thinking
    1:31:08 Maybe there’s something to learn here. Maybe my mind’s trying to teach me something
    1:31:12 Um, and it might not be anything sort of totally earth shatter. I’m not sound
    1:31:18 But it might just be something might just be like oh, I really love this thing or I think I should really steer away from that
    1:31:24 Or this is really beautiful or whatever it is something a kind of acknowledgement of the night
    1:31:27 And so I’m I’ve become a better
    1:31:31 Not a better sleeper, but something perhaps even more important a better insomniac
    1:31:37 Why are you nervous staying up about coming here? We’re all friendly people
    1:31:44 I know you are. Um, I think, you know, we’ve spoken a lot about expectation, haven’t we? Um, and
    1:31:47 You know if if your podcast had one listener
    1:31:50 And we were just going down to the pub that’d be so lovely if you called me up and said
    1:31:55 We’re canceling the show, but we’re just gonna go to the pub. Uh, I would have slept like a baby
    1:32:00 Well, you’ve certainly exceeded all my expectations and it’s a real honor and a privilege that you chose to come
    1:32:05 So thank you so much for that and your wisdom. I’m sure has impacted countless people
    1:32:10 Not just for the last couple of decades, but even in this conversation that I guess you’ll never get to see so on behalf of them
    1:32:12 Thank you so much. Thanks, Stephen
    1:32:18 Do you need a podcast to listen to next we’ve discovered that people who liked this episode
    1:32:22 Also tend to absolutely love another recent episode we’ve done
    1:32:26 So I’ve linked that episode in the description below. I know you’ll enjoy it
    1:32:28 [Music]
    1:32:30 [Music]
    1:32:32 [Music]
    1:32:34 (upbeat music)
    Đây là những bài học rất quý giá mà chúng ta cần trong mối quan hệ của mình. Vậy bài học đầu tiên là gì? Tôi yêu cuốn sách của tác giả về triết lý tình yêu hiện đại, cuốn sách giúp bạn sống một cuộc sống tốt đẹp hơn và có ý nghĩa hơn.
    Con người trung bình có khoảng 70,000 suy nghĩ mỗi ngày. Vấn đề là chúng ta không biết cách sử dụng chúng. Chẳng hạn, chúng ta có xu hướng tin rằng mình sẽ tìm thấy một nửa đích thực, nhưng niềm tin đó đã dẫn đến nhiều cơn giận dữ và thất vọng hơn, vì chúng ta không được tự do để yêu bất kỳ ai.
    Điều đáng lo ngại là chúng ta thường bị cuốn hút vào những câu chuyện tình yêu phản ánh quá khứ thời thơ ấu của mình. Và đây là điều làm phiền lòng rất nhiều người vì quá khứ của chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc. Chúng ta đều bối rối về tình yêu.
    Câu nói lãng mạn nhất mà mọi người hay nói là “Tôi gặp người này và chúng tôi thậm chí không cần nói gì.” Chúng tôi chỉ cảm nhận được sự giao thoa. Tuy nhiên, điều này dẫn đến một sự bùng phát thảm khốc của sự im lặng. Họ nói rằng có gì đó sai, tất nhiên là có, nhưng bạn sẽ không nói cho họ biết. Lý do là bạn là một người lãng mạn và bạn tin rằng đối tác của bạn nên có khả năng siêu phàm để nhìn thấu linh hồn bị tổn thương của bạn, để hiểu điều gì đang làm bạn buồn bã. Nhưng tất nhiên, họ không thể làm điều đó vì họ chỉ là con người.
    Vậy bạn sẽ nói gì về những thói quen cốt lõi của hai người có một mối quan hệ thực sự thành công? Điều chúng ta cần là…
    Hãy nói về tình dục. Thật là kinh khủng, nó gây ra rất nhiều vấn đề. 26% số người trong các mối quan hệ có quan hệ tình dục chưa đến 10 lần một năm. Vậy câu hỏi đặt ra là, chúng ta đang sai ở đâu? Một trong những câu trả lời hàng đầu là không bên nào nhận ra rằng đó là dấu hiệu của một vấn đề.
    Alan, bạn viết về rất nhiều chủ đề khác nhau. Nhưng sứ mệnh chính mà bạn đang theo đuổi là gì? Tôi đang cố gắng xem xét một cách có hệ thống nhiều nguyên nhân gây ra sự bất hạnh được tạo ra bởi thế giới mà chúng ta đang sống. Bạn biết đấy, rõ ràng thế giới mà chúng ta sống đã giải quyết được rất nhiều vấn đề. Nhưng nó cũng tạo ra nhiều thách thức khó khăn mà chưa từng tác động đến nhân loại trước đây. Tôi thích suy nghĩ cả về cá nhân và đại diện cho người khác về những vấn đề đó và cách chúng ta có thể vượt qua chúng.
    Con người trung bình có 70,000 suy nghĩ mỗi ngày. Đúng vậy, không phải là những suy nghĩ phức tạp lớn lao, mà chỉ là những mảnh vụn rời rạc, 70,000 suy nghĩ đó trôi qua trong ý thức của chúng ta mỗi ngày. Vấn đề là chúng ta không biết cách xử lý chúng hoặc sử dụng chúng đúng cách, đó cũng là lý do tại sao chúng ta lại có những tâm trí bận rộn và rối ren như vậy. Chúng ta chưa dừng lại để hỏi chính mình những câu hỏi vào cuối ngày có thể giúp chúng ta bình tĩnh lại, như: “Tôi đang giận ai? Tôi đang phấn khởi với điều gì? Hôm nay thực sự đã xảy ra điều gì?”.
    Chúng ta để những trải nghiệm tốc độ qua chúng ta và đương nhiên, những trải nghiệm chưa được tiêu hóa đúng cách có thói quen xấu là quay lại làm tổn thương chúng ta. Tôi nghĩ bạn có thể nhìn nhận nhiều vấn đề tâm lý như một sự phát triển của cảm xúc chưa được xử lý. Bạn biết đấy, trầm cảm thường là nỗi buồn chưa hiểu rõ bản thân mình, lo âu hoặc sự cáu kỉnh là lo lắng mà không biết nguyên nhân của nó. Do đó, điều chúng ta cần, đặc biệt là trong thế giới hiện đại là những dịp mà chúng ta có thể tìm hiểu tâm trí của chính mình. Đây là một điều lạ lùng. Chắc chắn chúng ta biết tâm trí của chính mình. Chắc chắn chúng ta không phải, không, cách mà chúng ta được xây dựng rõ ràng không ưu tiên cho sự nhận thức đầy đủ về bản thân. Chúng ta là những sinh vật hướng ra bên ngoài, tập trung vào hành động, điều này rất tốt và có nhiều lợi thế. Nhưng vì cách sống của chúng ta bây giờ ngày càng ít vận động, sống cuộc sống mà không chỉ yêu cầu chúng ta phải năng động mà còn phải được thỏa mãn, những cuộc sống đó cần những khoảng thời gian tự suy ngẫm mà thói quen thường không cho phép. Vì vậy, tôi luôn cố gắng cả cho bản thân mình và khuyên người khác rằng bạn nên dành thời gian vào buổi tối. Tôi chỉ ngồi xuống trong một căn phòng hơi tối và tự hỏi mình: “Điều gì đang xuất hiện trong tôi? Điều gì thực sự đã xảy ra trong tôi?”. Bởi vì có thể mất một chút thời gian để nhận ra điều gì thực sự làm bạn buồn hay điều gì thực sự khiến bạn phấn khởi. Chúng ta không rõ ràng với chính mình và như tôi đã nói, rất nhiều điều mà chúng ta gọi là rối loạn tâm thần hay bệnh tâm thần thực ra là cảm xúc được lưu trữ mà chưa tìm được lối thoát.
    Cảm xúc chưa được công nhận có thói quen xấu là khuấy động lương tâm của chúng ta, đòi hỏi được lắng nghe. Chúng có thể muốn nói với chúng ta, có thể muốn báo cho chúng ta biết. Và một bài tập hữu ích là không để bị tác động bởi quá nhiều các rối loạn tâm sinh lý này mà là hỏi cơ thể rằng nó đang cố gắng nói với bạn điều gì để nó không cần phải nói với bạn dưới những hình thức kịch tính hơn, cuối cùng dẫn đến bệnh tật. Vì vậy, nếu bạn chỉ đơn giản nằm xuống và tự hỏi nếu lưng của tôi có thể nói, nó muốn nói gì với tôi? Nếu vai tôi có thể có tiếng nói của mình, chúng đang cố gắng nói điều gì? Nếu bụng tôi có thể có tiếng nói, nó có thể đang cố gắng phát biểu điều gì? Bạn có thể áp dụng cùng một lý lẽ đó cho những thứ như lo âu không? Tất nhiên rồi, nếu bạn nghĩ về một điều như mất ngủ, đúng không? Bạn thức dậy lúc ba giờ sáng. Cách tôi thích nghĩ về điều đó là mất ngủ giống như một dạng trả thù cho tất cả những suy nghĩ mà bạn đã rất cẩn thận không để có trong suốt cả ngày. Bạn đã rất cẩn thận lên kế hoạch không để có những suy nghĩ đó trong ngày vì lương tâm cảm xúc của chúng ta, chúng muốn được lắng nghe. Và nếu bạn không nghe chúng vào lúc ba giờ chiều, bạn sẽ phải nghe chúng vào lúc ba giờ sáng. Vì vậy, một trong những cách tốt nhất để ngủ là đảm bảo rằng bạn có một cuộc trò chuyện sâu sắc hơn với chính mình trước khi bước vào giấc ngủ, vì điều này sẽ cho phép bạn có được sự nghỉ ngơi sâu sắc đó.
    Vì vậy, như tôi đã nói, chúng ta có một cái gọi là lương tâm cảm xúc, điều này đòi hỏi những điều quan trọng về chúng ta có cơ hội được lắng nghe. Và hãy nhớ rằng, tôi có ý nói rằng đây là toàn bộ lý thuyết về chấn thương, bạn biết đấy. Những gì các nhà tâm lý trị liệu đã rất hữu ích trong 20-30 năm qua đã cho chúng ta biết rằng? Những sự kiện trong quá khứ của chúng ta, đặc biệt là trong thời thơ ấu, mà chúng ta chưa có cơ hội để hiểu một cách đúng đắn và một đứa trẻ ba, bốn, năm, sáu tuổi có thể hiểu được bao nhiêu? Những sự kiện mà chúng ta không thể hiểu không có nghĩa là chúng không được ghi nhận; chúng đã ghi nhận sâu sắc hơn và chúng chưa có cơ hội được xử lý.
    Bạn biết đấy, tôi đang nghĩ đến một người bạn của tôi vừa mất một người thân. Anh ấy ngoài năm mươi tuổi, có học thức, có tài nguyên, có bạn bè, vợ, v.v. Anh ấy đang nói với tôi rằng anh ấy đã bị trầm cảm nặng, không thể ra khỏi giường, hoàn toàn choáng váng bởi mất mát của mình. Tôi đang nghĩ rằng, ở một khía cạnh nào đó, anh ấy may mắn, vì anh ấy có tất cả những nguồn lực của cuộc đời trưởng thành. Hãy tưởng tượng một đứa trẻ năm tuổi chịu nỗi mất mát. Chúng không có bạn bè để có thể trò chuyện theo kiểu đó. Chúng không có sách để có thể đọc lại về điều này. Chúng không có khả năng để xử lý. Chúng không có sự hiểu biết về thời gian, v.v.
    Những cảm xúc không thể được trải nghiệm đã nằm lại trong chúng ta và làm tắc nghẽn hệ thống của chúng ta, và tôi nghĩ rằng phần lớn công việc mà chúng ta cần làm trên chính mình là xử lý nỗi đau chưa được hiểu đúng đắn, không phải vì ai đó xấu, mà vì chúng ta thiếu các nguồn lực để làm như vậy.
    Bạn làm tôi nghĩ về khái niệm hạnh phúc khi bạn nói, và liệu đó có phải là điều tự nhiên mà loài người chúng ta hướng tới hay không, hay đó là một điều mới mẻ hơn mà chúng ta đã quyết định tập trung vào, và liệu chúng ta có đang tự gây ra nỗi đau to lớn trong việc theo đuổi thứ này không? Có thể tổ tiên chúng ta chưa bao giờ nghĩ về điều này, bạn biết đấy. Chúng ta nghĩ về việc tự hiện thực hóa và có lẽ họ đã nghĩ nhiều hơn về sự sống còn và sinh sản.
    Nhìn chung, những điều này là một phần của những nghịch lý của thời hiện đại, thời hiện đại rõ ràng đã mang lại cho chúng ta những lợi ích to lớn, nhưng cũng đã mang lại cho chúng ta những phức tạp đặc biệt mà tôi nghĩ rằng chúng ta nên nhận thức được, và một trong số đó là sự biến mất của tôn giáo. Ý tôi là, chúng ta vẫn nằm trong số những thế hệ đầu tiên ở nhiều nơi trên thế giới đang cố gắng sống cuộc sống tốt đẹp mà không có sự hỗ trợ của tôn giáo. Nghĩ về cấu trúc tôn giáo, thời gian và kinh nghiệm nhân loại trong thời gian. Là một người có đức tin tôn giáo, bạn ngay lập tức cảm thấy rằng khoảnh khắc hiện tại không quan trọng bằng lịch sử hàng trăm, hàng ngàn năm đã qua và sẽ tiếp tục sau này. Khoảnh khắc hiện tại chỉ là một điểm nhỏ trong thời gian, và có một câu chuyện lớn mà bạn nằm trong đó ngay lập tức làm giảm quy mô của bạn.
    Ngày nay, tất cả chúng ta đều muốn trở thành những người lớn, những người có tiếng nói lớn. Chúng ta muốn tạo ấn tượng mạnh mẽ, nhưng có thể đây là con đường nhanh nhất dẫn đến bệnh tâm thần, vì sự chấp nhận duyên dáng vị trí nhỏ bé của bạn trong vũ trụ là cánh cửa dẫn đến sự bình yên và hài hòa. Khi mọi người nói, bạn biết đấy, tôi vào một khách sạn thì người đó đã làm tôi cảm thấy nhỏ bé. Đó là cách tồi tệ để được cảm thấy nhỏ bé. Nhưng có một cách tốt để cảm thấy nhỏ bé. Hãy cầm một văn bản cổ xưa, đọc những từ mà ai đó đã viết bằng một ngôn ngữ lạ cách đây ba nghìn năm. Điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy nhỏ bé. Hãy đi vào sa mạc và chú ý đến tuổi của những tảng đá, được khắc trong thời gian, được khắc trong cát, điều đó sẽ đặt bạn vào vị trí của mình.
    Hãy dành thời gian với một con vật không quan tâm đến địa vị của bạn, cảm giác quan trọng của bạn, câu chuyện thành công của riêng bạn. Tất cả những điều này khiến con người hiện đại phát điên, không có mặt trong một hình thái tôn giáo cổ xưa hơn, và như tôi đã nói, những gì tôn giáo làm là chúng nói với chúng ta rằng bạn là một phần của một câu chuyện lớn hơn. Chúng cũng nói với chúng ta rằng nhiều đức tin cho biết rằng cuộc sống và bạn là không hoàn hảo.
    Hãy nghĩ về Công giáo và khái niệm về tội nguyên tổ. Bây giờ có rất nhiều điều xấu liên quan đến tội nguyên tổ. Tôi không phải là người hâm mộ lớn của nhiều khía cạnh, nhưng hãy nhìn vào mặt tích cực, đúng không? Điều Công giáo nói với chúng ta là mọi người đều bị hỏng. Mọi người đều có lỗi. Đây là một điểm khởi đầu khá hữu ích, phải không? Bởi vì nếu bạn nghĩ rằng, ồ, tôi bị hỏng một chút, nhưng vậy người khác cũng thế và mọi người đều đang cố gắng hết sức. Đó là cánh cửa dẫn đến sự dễ bị tổn thương và tình bạn, nếu bạn thích, làm giảm kỳ vọng. Giảm kỳ vọng, nhưng cũng kết nối với những người khác. Bạn biết đấy, rất thường xuyên, những người trở nên thành công thấy rất khó để kết bạn. Tại sao? Bởi vì họ liên kết thành công với sự bất khả xâm phạm, và càng thành công thì càng khó cho họ thừa nhận sự thật thực sự về việc trở thành con người, mà đó là tất cả chúng ta đều là những đứa trẻ bất lực, ít nhất là trong một khoảnh khắc nào đó, những đứa trẻ sợ hãi và bất lực.
    Điều này trở nên khó khăn hơn để duy trì liên lạc với điều đó, chưa kể đến việc thừa nhận điều đó với ai khác. Một lần nữa, tôn giáo một cách hữu ích làm giảm kỳ vọng và cảm giác về bản thân của chúng ta. Chúng ta chỉ là những con người có lỗi. Có một thế giới hoàn hảo, nhưng nó không tồn tại ở Beverly Hills. Nó không tồn tại ở những phần xa hoa của Singapore hay Sydney, mà nó tồn tại ở một thế giới khác, nói cách khác, lĩnh vực con người vốn đã không hoàn hảo là một điểm khởi đầu khá tốt.
    Ý tôi là, ngay cả khi bạn đi hẹn hò, đúng không? Hãy tưởng tượng hai nhân vật mà bạn có thể hẹn hò, đúng không? Nhân vật đầu tiên nói với bạn, “Ừ, tôi khá hoàn hảo và tôi đang cố gắng đạt được sự hoàn hảo tuyệt đối.” Tôi nghĩ, “Tuyệt vời cho họ,” nhưng có chút đáng sợ cạnh bên ai đó khác nói, “Tôi có chút có lỗi, nhưng tôi đang quản lý những lỗi lầm của mình và tôi quan tâm đến việc hiểu rõ những lỗi lầm của mình và làm việc với chúng.” Ngay lập tức, bạn nghĩ rằng cuộc sống có thể dễ dàng hơn bên cạnh một người như vậy. Có điều gì đó về việc theo đuổi sự hoàn hảo khiến cuộc sống hàng ngày cực kỳ khó khăn, và tôn giáo một phần nào đó đánh dấu điều đó.
    Họ đã có thể làm giảm giá trị của chúng tôi trong chính mắt mình, đồng thời nâng cao giá trị của chúng tôi trong mắt, bạn biết đấy, một thực thể thiêng liêng. Và điều đó đã giúp chúng tôi có một mối quan hệ dễ dàng hơn với bản thân. Quan niệm cũng là bạn không thể hoàn hảo hóa cuộc sống này. Bạn biết đấy, cuộc sống trở nên hoàn hảo trong một lĩnh vực khác. Chúng tôi sẽ xây dựng Jerusalem ở nơi khác, không phải trên trái đất này mà ở thế giới tiếp theo. Một lần nữa, điều này giúp giảm bớt áp lực cho chúng tôi. Chúng tôi, những người hiện đại. Chúng tôi, những người hiện đại nghĩ rằng khoảnh khắc hiện tại là vô cùng quan trọng, bây giờ là điều quan trọng. Mọi thứ đang diễn ra ngay bây giờ đều vô cùng quan trọng. Không cần nhớ đến 100 năm trước đây hay 1000 năm trước đây, hiện tại tiêu chí duy nhất của thời gian là bạn có thể hoàn thiện bản thân, đúng không? Vì vậy, nếu có điều gì đó không đúng với bạn, bạn đang thất bại so với một lý tưởng hoàn hảo, điều này lại rất, rất khó khăn. Và bạn được tạo ra, ý tôi là thử thách lớn nhất trong tất cả, bạn được sinh ra để hạnh phúc vì bạn đã gợi ý rằng mục tiêu thực sự của mỗi con người chính là hạnh phúc, không phải sự hoàn thành, không phải, bạn biết đấy, sự nhận thức về một kế hoạch vĩ đại, không phải sống vì người khác mà là hạnh phúc của chính bản thân mình.
    Một lần nữa, đó là một ý tưởng đẹp đẽ. Nhưng tốt thật đấy, điều đó lại gây ra vấn đề. Tốt thật đấy, bạn biết đấy, nghĩ về Émile Durkheim vào đầu thế kỷ 20, nhà xã hội học người Pháp viết cuốn sách này, để so sánh sự khác biệt giữa các xã hội cổ đại và các xã hội hiện đại, và ông xác định một sự khác biệt đáng lo ngại giữa các xã hội cổ đại, những xã hội nông nghiệp dựa trên làng mạc trước hiện đại nơi tôn giáo đóng một vai trò và các xã hội hiện đại đô thị, công nghệ hiện đại, định hướng thành công, có chủ nghĩa cá nhân. Và đó là tỷ lệ tự sát. Ông nhận ra trong cuốn sách của mình về tự sát xuất bản năm 1900 rằng các xã hội hiện đại, mặc dù có tất cả những lợi thế của chúng, lại dẫn dắt các thành viên, nhiều thành viên trong số họ, thường là những người có tham vọng nhất, đến việc tự kết liễu cuộc sống của mình. Tại sao, chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây thực sự là sự ra đời của xã hội học hiện đại. Đây trở thành một cuộc điều tra lớn về những gì thời đại hiện đại đã làm với linh hồn và tôi thấy điều đó thật sự hấp dẫn. Tôi không thể bỏ qua điều này, bởi vì đây là nghịch lý gì? Đây là nghịch lý gì của sự đau khổ giữa sự phong phú? Sự thụt lùi giữa sự tiến bộ? Điều này khiến tôi hết sức quan tâm.
    Tôi đã nói chuyện với Giám đốc điều hành của chiến dịch Calm chống lại cuộc sống bi đát, Simon Gunning. Và anh ấy đã chia sẻ với tôi một số thống kê về những gì bạn đang nói đến, về tự sát. Anh ấy nói rằng có một người chết vì tự sát ở Vương quốc Anh cứ mỗi 90 phút, 76% trong số đó là nam giới. Có 25 lần cố gắng tự sát cho mỗi cái chết. Nguyên nhân duy nhất dẫn đến tử vong cho nam giới dưới 45 tuổi là tự sát; nguyên nhân duy nhất dẫn đến tử vong cho nhóm 15 đến 49 tuổi cũng là tự sát; nhóm tuổi từ 19 đến 35 gấp đôi khả năng báo cáo đang trong khủng hoảng so với bất kỳ nhóm nào khác trong độ tuổi 16 đến 24; là nhóm phát triển nhanh nhất trong lịch sử về việc thể hiện suy nghĩ tự sát. Và gần đây, có một cuộc trò chuyện lớn xung quanh phụ nữ trẻ và tự sát, điều này là một xu hướng rất gần đây, thật không may là một xu hướng đang bùng nổ, xu hướng mà các cô gái trẻ giờ đây đang trải qua tình trạng tự sát.
    Và hãy nhìn đây, mọi người không chỉ tự sát khi mọi thứ tồi tệ. Mọi người tự sát khi mọi thứ tồi tệ và họ nghĩ rằng đó là lỗi của họ. Đây là một điểm nhạy cảm. Họ nghĩ rằng đó là lỗi của họ, họ không thể tách rời những rắc rối mà họ cảm thấy với một cảm giác trách nhiệm mạnh mẽ, cái điều đó cũng kèm theo sự xấu hổ. Và chuyện gì đang diễn ra ở đó? Bạn thấy, khi tôi nói rằng chúng ta đang sống trong một thế giới cá nhân hóa, điều đó thực sự có nghĩa là chúng ta đang sống trong một thế giới mà mọi người cảm thấy rằng họ kiểm soát câu chuyện của chính mình, rằng những gì xảy ra với họ là một phản ánh chặt chẽ về chính họ và những gì họ đã làm.
    Và điều này không phải lúc nào cũng đúng. Bạn thấy đấy, trong một thời gian dài trong lịch sử, mọi người không nhất thiết phải bị ràng buộc chặt chẽ vào những kết quả có thể quan sát được trong cuộc sống của họ. Điều này xảy ra với tiền bạc, chẳng hạn. Trong tiếng Anh cổ, một người nghèo được biết đến là một người không may mắn, phải không? Không may mắn là gì? Hãy khám phá từ “không may mắn”. Có từ “fortuna” trong đó. Fortuna là gì đối với người La Mã? Fortuna là nữ thần của sự may mắn, nữ thần của vận may. Người La Mã đã hiến tế mọi thứ cho nữ thần vận may như một cách để nói, bạn biết đấy, làm ơn, bạn biết đấy, không phải lỗi của tôi, đó là một tác nhân bên ngoài. Ngày nay, điều này nghe thật kỳ lạ. Ý tôi là, chúng ta gọi gì? Ở đất nước cá nhân hóa nhất trên thế giới, Hoa Kỳ, những người nghèo được gọi là gì? Không phải là một thuật ngữ hay. Họ được gọi là “kẻ thất bại”, phải không? Bạn nói rằng đó là một kẻ thất bại. Vì vậy, chúng ta đã từ “không may mắn” chuyển sang “kẻ thất bại”. Đó là một quỹ đạo 400 năm. Điều gì đã xảy ra trong khoảng thời gian đó là một câu chuyện về ai là người chịu trách nhiệm cho số phận của mọi người.
    Và ngày nay, bạn biết đấy, nếu tôi nói với bạn, Ồ, mọi thứ không diễn ra tốt đẹp với tôi, tôi vừa bị sa thải, bạn biết đấy, cuốn sách của tôi không bán chạy, nhưng không phải lỗi của tôi, tôi chỉ gặp một chút xui xẻo. Bạn là một người rất tốt, nhưng phần hiện đại trong bạn có thể nghĩ rằng, Ừm, bạn chắc hẳn đã làm điều gì đó sai, đúng không? Bạn chắc hẳn đang nghĩ rằng bạn có thể đã làm điều gì đó sai, vì chúng ta nghĩ như vậy. Chúng ta không cho phép mọi người hưởng lợi từ sự may mắn, đúng không? Tương tự, nếu bạn nói với tôi, Ồ, bạn biết đấy, podcast của tôi sẽ hoạt động rất tốt, chúng tôi hiện đã có 8.000 triệu triệu tỷ, đó là những gì tôi có bây giờ, và bạn nói với tôi, Ồ, chỉ là một chút may mắn thôi. Tôi nghĩ, Ồ, Steven thực sự, bạn biết đấy, anh ấy rất khiêm tốn, nhưng bạn biết đấy, điều đó không đúng. Anh ấy đã làm điều gì đó.
    Chúng ta tin rằng mọi người làm điều gì đó và hành động đó dẫn đến kết quả hoặc thất bại. Và đó là lý do mọi người tự kết liễu cuộc sống của mình, vì trong những tình huống cực đoan, mọi người nghĩ rằng không có gì khác ngoài chính mình để giải thích những gì xảy ra với mình. Tất nhiên, thực tế phức tạp hơn nhiều. Tôi không nói rằng đó là sự thật, nhưng đó là sự thật mà người ta cảm nhận. Bạn biết đấy, nhìn xung quanh, chúng ta sống trong một thế giới mà trong đó có chủ nghĩa công bằng, phải không? Từ đó, “meritocracy” luôn có trên môi của mọi người. Nếu bạn lấy các chính trị gia bên trái và phải ở Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới, mọi người đều muốn xây dựng một thế giới mà trong đó có chủ nghĩa công bằng. Một số người nghĩ rằng chúng ta đã đến đó rồi.
    Từ đó có nghĩa là gì? Tôi không biết.
    Khái niệm “meritocratic” là một thế giới trong đó kết quả của mọi người phụ thuộc vào thành tích của họ, thay vì dựa trên việc cha mẹ họ là ai. Một lớp người tham nhũng nào đó trong xã hội có ảnh hưởng tới điều gì đó, vì vậy, bạn biết đấy, một chính trị gia cánh tả và một chính trị gia cánh hữu nói rằng chúng tôi muốn tạo ra một thế giới meritocratic, nơi mà con cái bạn sẽ được đến những nơi mà chúng xứng đáng, nơi mà nếu bạn làm việc chăm chỉ bạn có thể đạt được điều đó, và bạn biết đấy, nơi mà mọi người đều có cơ hội thành công, bạn biết không, loại hùng biện đó. Đây là hùng biện của thời hiện đại. Nghe có vẻ tuyệt vời và ở nhiều cách, đây là một bước tiến lớn, nhưng một lần nữa, hãy cùng tập trung vào cái giá tâm lý của điều đó, bởi vì nếu bạn thực sự tin vào một thế giới trong đó những người đạt đến đỉnh cao xứng đáng với vị trí đó, thì theo cách nào đó, bạn cũng đang suy đoán về sự tồn tại của một thế giới mà những người ở dưới cùng xứng đáng với vị trí của họ. Nói cách khác, một thế giới meritocratic chuyển thành công và thất bại từ ngẫu nhiên sang một định mệnh cần thiết, và đó là lý do tại sao nó khiến những người chiến thắng trở nên khá lạnh lùng, vì họ nghĩ rằng, “Ồ, tôi đã đạt được điều đó một mình,” bạn biết đấy. Không cần cảm ơn ai cả, có thể không cần phải trả nhiều thuế. Tại sao phải trả thuế, bạn biết đấy, cũng không sao. Và tương tự, những người ở dưới cùng thì bị nghiền nát.
    Chúng ta đã tạo ra một ý thức hệ rất phức tạp, nơi mà có một cái giá ẩn giấu khi sống trong đó và điều này đã xảy ra trong vài thế hệ. Tôi nghĩ về mẹ tôi, bà đến từ một đất nước khác và có những truyền thống khác nhau ở đó, nhưng ngay cả trong thế hệ của mẹ tôi khi bà lớn lên ở Châu Phi, nếu họ muốn có vận may, họ sẽ mang theo cừu, động vật của họ và mang đến bác sĩ phù thuỷ địa phương và chủ yếu là dâng hiến một tế lễ. Họ dĩ nhiên cầu nguyện, nhưng họ đã có quan điểm rằng kết quả của họ được quyết định bởi một vị thần nào đó và ngay cả khi bà chuyển đến Vương quốc Anh và bắt đầu kinh doanh ở đây, tôi nghĩ rằng bà đã rời xa cách suy nghĩ đó một chút đến kiểu mà bạn gần như cho rằng, đó giống như lời nguyền của trách nhiệm cá nhân hoặc ít nhất là những cạm bẫy của trách nhiệm cá nhân. Nơi mà bây giờ bà ấy chắc chắn nghĩ rằng kết quả của bà ấy liên quan đến sự chăm chỉ của bà.
    Điều đó rất lạ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng điều đó có thể xấu cho chúng ta ở mức độ tâm lý. Chắc chắn, bởi vì bạn biết đấy, chúng ta biết có những mặt tốt của điều đó. Tất nhiên là chúng ta có và vì vậy, bạn biết đấy, tôi thực sự đang chỉ ra một điều mà ít khi được nói đến vì chúng ta biết những mặt tốt. Tất nhiên, một thế giới nơi mà mọi người chịu trách nhiệm có thể là tốt, nhưng vào khoảnh khắc nào điều đó lại nghiền nát tinh thần? Và bạn biết đấy, khi nói về mẹ của bạn và việc chuyển từ một xã hội nông nghiệp hoặc xã hội nông thôn sang một xã hội đô thị hiện đại cá nhân chủ nghĩa, bạn biết đấy, ở nhiều nơi trên thế giới, trong thế giới cũ, trong thế giới tiền hiện đại, khi mọi người gặp nhau lần đầu tiên, họ sẽ hỏi, “Bạn đến từ đâu?” Và câu trả lời của bạn sẽ là: “Tổ tiên của bạn là ai? Cha của bạn là ai? Mẹ của bạn là ai?” Đó là bản sắc của con người.
    Ngày nay, tất nhiên, như bạn biết đấy, câu hỏi đầu tiên mà bất kỳ ai hỏi ai là: “Bạn làm gì?” Và theo cách mà bạn trả lời câu hỏi đó, mọi người hoặc rất vui khi thấy bạn, hoặc họ sẽ nhẹ nhàng gạt bạn sang một bên và bạn bị bỏ lại bên những người không hề quan tâm đến bạn. Chúng ta sống trong một thế giới. Nó có thể nghe như một từ lạ. Chúng ta sống trong một thế giới của những kẻ sính ngoại.
    Giờ đây, từ “sính ngoại” thường được gắn liền với một số loại sự quan tâm cũ của người Anh đến những người có lâu đài hoặc có dòng dõi cổ xưa. Tôi không có ý như vậy. Sính ngoại thực sự chỉ là bất kỳ cách nào để đánh giá một con người dựa trên một, nhưng chỉ một khía cạnh trong toàn bộ bản sắc của họ. Đúng không? Vì vậy, nếu bạn gặp một kẻ sính ngoại về thời trang và bạn nói, “Bạn biết đấy, áo khoác của tôi đến từ, bạn biết đấy, bất cứ đâu,” họ sẽ nói, “Bạn không thể là một người tốt, bởi vì bạn biết đấy, bạn đã đầu tư quá ít vào gu thời trang của mình,” đúng không? Không quan trọng trái tim bạn tinh khiết như thế nào hoặc thơ của bạn tuyệt vời như thế nào hay bất cứ điều gì, bạn biết đấy, quần áo của bạn không hợp lý. Vậy đó là một kẻ sính ngoại về trang phục.
    Bây giờ, hình thức sính ngoại chiếm ưu thế trong thế giới hiện đại, tất nhiên là sính ngoại về công việc. Và đó là lý do, bạn biết đấy, người ngược lại với một kẻ sính ngoại chính là mẹ bạn. Mẹ bạn, nếu được nói như vậy, là một người mẹ lý tưởng, đúng không? Người mẹ khác không quan tâm bạn đã thể hiện như thế nào. Bà ấy có thể là một người hư cấu, quan tâm đến việc bạn là ai, nhưng hầu hết mọi người không quan tâm bạn là ai, họ quan tâm đến việc mình đã thể hiện như thế nào. Và vì vậy, bạn biết đấy, chúng ta thường được nói rằng chúng ta sống trong những xã hội thực dụng như vậy. Thế giới rất thực dụng, bạn biết đấy, tất cả chúng ta đều đang theo đuổi tiền bạc. Tôi không nghĩ rằng chúng ta thực sự đang theo đuổi tiền bạc. Tôi nghĩ rằng chúng ta đang theo đuổi tình yêu và sự tôn trọng mà tiền bạc trong xã hội của chúng ta mang lại. Chúng ta đã liên kết việc sở hữu hàng hóa vật chất với việc sở hữu danh dự và uy tín.
    Nhưng bạn biết đấy, nếu bạn sắp xếp lại nó theo cách khác và bạn nói, “Bạn biết đấy, bạn có thể sở hữu một đồng token nhựa và nhận được tình yêu và sự tôn trọng,” thì mọi người sẽ luôn muốn những đồng token nhựa đó. Không phải hàng hóa vật chất là những gì chúng ta muốn. Đó là những phần thưởng về cảm xúc mà thực sự, bạn biết đấy, đôi khi chúng ta nghĩ mọi người rất tham lam, tất cả những gì họ làm là mua sắm thêm nhiều thứ và mua những chiếc xe hơi sang trọng. Nhưng bạn biết đấy, lần sau khi bạn thấy một người lái Ferrari, đừng nghĩ rằng người này tham lam, bạn biết đấy, anh ấy rất thô lỗ và tham lam. Hãy nghĩ rằng đây là một người có nhu cầu thực sự mãnh liệt về tình yêu.
    Bởi vì thường thì sự theo đuổi nhiệt tình hàng hóa vật chất thực sự đang che giấu một điều gì đó sâu sắc hơn nhiều, đó là sự theo đuổi nhiệt tình về tình yêu và sự tôn trọng.
    Đó là cả cuộc đời tôi. Bạn biết đấy, tôi đã mua tất cả những món đồ Louis Vuitton, một biệt thự Range Rover. Trong chương ấy của cuộc đời tôi, tôi thực sự cố gắng chứng minh điều gì đó cho ai đó hoặc được ai đó chấp nhận. Và đó là lý do tại sao tôi có được chúng, và thực tế là khi tôi ngày càng cảm thấy an toàn hơn với bản thân, bạn sẽ thấy tôi hàng ngày chỉ mặc toàn bộ màu đen, không đeo đồng hồ, không có xe thể thao, và nghiêng về khía cạnh tiện ích trong những quyết định mà tôi đưa ra. Điều đó thật hấp dẫn. Tôi nghĩ đó là một hành trình. Bạn biết đấy, không ai muốn nói rằng những món hàng này không nên có sẵn cho mọi người. Tất nhiên là chúng có thể có sẵn cho mọi người, nhưng câu hỏi là liệu nhu cầu của bạn cho chúng đến từ một vết thương hay đến từ một khao khát chân thực, và khi nó đến từ một vết thương, đó là một vấn đề bởi vì nó sẽ không giải quyết được vết thương đó. Đó là vấn đề. Bởi vì bạn biết đấy, tình yêu mà bạn sẽ nhận được giống như sự nổi tiếng. Luôn luôn có dấu hiệu rõ ràng của việc trở thành một bậc cha mẹ tốt là khi con cái bạn không có hứng thú với việc nổi tiếng, vì bạn biết đấy, sự nổi tiếng đang cố gắng làm thỏa mãn một khoảng trống mà lý tưởng nên được thỏa mãn thông qua những mối quan hệ con người thân mật hơn. Nhưng chúng ta đang sống trong một thế giới không có nhiều thời gian cho điều đó, vì vậy cả trong nền kinh tế của sự nổi tiếng và nền kinh tế của hàng hóa vật chất, chúng ta đã tạo ra một thế giới mà trong đó mọi người bị thúc đẩy mạnh mẽ để rời xa những điều mà họ thực sự muốn, đó là được yêu thương, được nhìn thấy, được lắng nghe và rơi vào một loại xoáy vật chất.
    Tình yêu là gì? Nếu chúng ta đang nói về tình yêu lãng mạn, thì đó là gì? Chà, tôi có thể bắt đầu bằng cách nói rằng chúng ta đang hơi bối rối về điều này và vì vậy tôi không thể đưa ra một câu trả lời ngay lập tức. Nhưng tôi muốn ghi nhận rằng không chỉ riêng tôi mà cả thế giới hiện tại cũng đang bối rối về tình yêu, và tôi nghĩ chúng ta đã bối rối khoảng 200 năm nay. Hãy cứ nhẹ nhàng với bản thân mình ở đây, bởi vì cách chúng ta tiếp cận tình yêu bây giờ là một triết lý chưa từng được tiếp cận trước đây. Bạn biết đấy, trong khoảng 250 năm qua, chúng ta đã yêu đương dưới sự ảnh hưởng của một triết lý mà chúng ta có thể gọi là chủ nghĩa lãng mạn. Và chủ nghĩa lãng mạn là một hình ảnh về tình yêu với những giả định rất đặc biệt.
    Để tôi nêu ra một vài trong số đó. Có một người bạn tâm giao cho tất cả mọi người. Bạn sẽ tìm thấy người bạn tâm giao này thông qua những cách hơi bí ẩn, có thể thông qua điều gì đó gần giống như thần thánh, bạn sẽ cảm thấy bị kéo. Bạn sẽ gặp họ tại siêu thị, câu lạc bộ đêm và mà không cần biết quá nhiều về họ, bạn sẽ cảm nhận rằng họ là số phận của bạn. Vì vậy, bạn sẽ cảm thấy bị thúc đẩy về phía một ai đó mà bạn không thực sự biết nhiều. Một lực lượng sẽ kéo bạn và bạn sẽ cảm thấy rằng đây là người mà mình đang tìm kiếm, và họ sẽ là một thiên thần, thực sự là một sort của một sinh mệnh mở rộng từ một thế giới khác. Các nhà lãng mạn rất coi trọng khái niệm rằng bạn không cần phải hiểu ai đó quá rõ để hiểu họ; thậm chí không nói nhiều, sự kết nối sẽ còn sâu sắc hơn. Các nhà lãng mạn cũng nghĩ rằng tình yêu và tình dục phải gắn liền với nhau, và rằng bạn không thể có một milimét nào sự mâu thuẫn giữa hai thứ đó. Tình yêu và tình dục đã đôi khi cách biệt nhau trong thế giới cũ, và điều đó đôi khi là một vấn đề, nhưng nó đã trở thành một bi kịch. Vì vậy, sự ngoại tình đã chuyển từ một khó khăn thành một bi kịch. Đó là lý do mà tất cả tiểu thuyết và phim hiện đại đều nói về bi kịch của sự ngoại tình.
    Bây giờ, đây là một số khó khăn mà thế giới hiện đại đã tạo ra. Chúng ta có xu hướng tin rằng tình yêu là một cảm xúc mà chúng ta nên cảm nhận, chứ không phải là một kỹ năng mà chúng ta nên học. Bạn biết đấy, ví dụ, nếu tôi nói với bạn rằng chúng ta có thể học về tình yêu, chúng ta có thể đến một trường học về tình yêu, bạn biết đấy, điều đó không quá lãng mạn. Bây giờ, mỗi khi ai đó nói điều đó không phải là lãng mạn, chỉ cần một tiếng ding ding đó thường là dấu hiệu của một vấn đề. Như hầu hết mọi thứ không nghe có vẻ lãng mạn là một ý tưởng tốt và hầu hết những điều lãng mạn, như kết hôn ở Vegas sau khi bạn gặp ai đó trong năm phút, thực sự không phải là điều tuyệt vời.
    Vậy chúng ta đang sai ở đâu? Một trong những điều mà chúng ta đang sai là toàn bộ vấn đề về bản năng, đúng không? Chúng ta có xu hướng tin rằng tình yêu sẽ kéo chúng ta một cách bản năng về phía những người tuyệt vời mà sẽ phù hợp với chúng ta. Trong thế giới cũ, mọi người bị sắp xếp trong các mối quan hệ. Bạn sẽ kết hôn với người này vì lý do này, bạn biết đấy, người đó hợp với gia đình tôi, bla bla. Bây giờ thì không liên quan gì đến bạn cả. Bạn bị gắn bó với một ai đó. Ngày nay, chúng ta có quyền tự do về danh nghĩa để chọn bất kỳ ai. Hooray tuyệt vời! Liệu chúng ta sẽ đưa ra những quyết định tuyệt vời? Ồ, không, tại sao chúng ta không đưa ra những quyết định tuyệt vời? Bởi vì chúng ta không tự do. Tại sao chúng ta không tự do? Chúng ta cần đến các chuyên gia tâm lý để cho chúng ta biết tại sao chúng ta không tự do. Chúng ta không tự do để yêu bất kỳ ai. Chúng ta yêu trong những con đường đã được trải sẵn cho chúng ta từ thời thơ ấu. Tình yêu trưởng thành nằm trên những con đường và kịch bản đã được trải sẵn cho chúng ta trong thời thơ ấu. Bạn có thể thắc mắc: “Vấn đề là gì với điều đó? Thế thì sao?” Vấn đề ở chỗ nhiều người trong chúng ta có những tuổi thơ mà tình cảm được trộn lẫn với những động lực phức tạp hơn. Có thể để có được tình yêu trong thời thơ ấu, chúng ta cũng phải đối diện với ai đó đang giận dữ, ai đó bạo lực, ai đó trầm cảm, ai đó hạ thấp chúng ta, ai đó ưu ái một anh chị em khác, bất kể đó là gì, và chúng ta bước vào cuộc sống trưởng thành, và chúng ta thấy rằng mình bị cuốn vào những câu chuyện tình yêu mà cảm thấy quen thuộc bởi vì chúng đang phản ánh một số động lực thời thơ ấu, nhưng chúng không nhất thiết dẫn đến hạnh phúc. Và bạn biết đấy, đôi khi chúng ta có những tình huống mà… Ừ, bạn đã gán ghép một người bạn. Giả sử bạn có một người bạn rất tốt và bạn biết một người bạn khác. Bạn nghĩ rằng những người đó sẽ rất hợp nhau, hãy gán ghép họ trong một buổi hẹn hò và sau đó bạn gọi cho họ sau đó.
    Bạn nói, vậy chuyện đó diễn ra như thế nào?
    Bạn biết đấy, chắc hẳn nó đã diễn ra rất tốt.
    Họ nói, tôi không chắc chắn, có lẽ có điều gì đó thiếu một chút lửa,
    Điều họ thực sự muốn nói là
    Họ sẽ không nói như vậy.
    Người bạn của bạn, buổi hẹn hò này
    Đã không cho tôi thấy dấu hiệu rằng họ sẽ khiến tôi phải chịu đựng
    Theo cách mà tôi cần phải chịu đựng
    Để cảm thấy mình đang yêu.
    Nói cách khác, mối quan hệ này đe dọa sẽ trở nên hạnh phúc. Đó là lý do tại sao tôi phải rời xa. Cho nên chúng ta là những sinh vật nghịch lý
    Vì quá khứ của chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc. Chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc, để cuộc sống lãng mạn tương lai của chúng ta cũng sẽ hạnh phúc, và đây là điều mà
    Bạn biết đấy, họ không nghĩ đến điều đó khi tình yêu được tái định nghĩa cách đây 250 năm.
    Khi mọi người nói rằng họ có vấn đề với cha, và những điều như vậy
    Bạn có nói rằng thường có sự thật trong đó không? Bởi vì họ đã có một trải nghiệm sớm với
    Hình mẫu cha, một hình mẫu nam trong cuộc sống của họ, có thể đã bỏ rơi họ hoặc có thể đã tạo ra một
    Phong cách gắn bó lo âu hay điều gì đó. Thế nên họ cuối cùng theo đuổi
    Tất cả đàn ông và các mối quan hệ vì đó là nỗi đau mà họ liên tưởng với tình yêu.
    Chắc chắn, ý tôi là chúng ta lặp lại những gì chúng ta không hiểu
    Và miễn là chúng ta không nhận thức được những câu chuyện mà chúng ta đã lớn lên với chúng,
    Chúng ta sẽ thực hiện chúng trong cuộc sống trưởng thành. Vậy nên chúng ta không bị ép buộc phải làm điều này mãi mãi, nhưng mà bạn hãy nhìn
    Tôi nghĩ rằng nhiều người trong chúng ta có mong muốn dành cho những câu chuyện tuổi thơ của mình một cái kết khác biệt.
    Người cha của chúng ta có thể đã là một sinh vật xa cách và, bạn biết đấy, có phần độc ác
    Nhưng cũng có một số phẩm chất tốt.
    Giấc mơ là tìm được ai đó giống như vậy nhưng để đảm bảo rằng câu chuyện có một cái kết tốt đẹp.
    Cho nên đó không chỉ đơn thuần là mong muốn lặp lại. Đó là mong muốn lặp lại và mang đến một cái kết tốt hơn
    Nhưng thường thì, bạn biết đấy, chúng ta không đạt được điều đó và tôi nghĩ rằng
    Nhìn xem, điều về tâm lý học là chúng ta thấy xung quanh mình mọi người đang làm
    Những điều được gọi là điên rồ, bạn biết đấy, yêu những người chẳng thể làm họ hạnh phúc
    Phá hoại sự nghiệp của họ
    Không thể mở lòng với mọi người và chúng ta nghĩ rằng mình có thể lùi lại và nói. Tại sao họ lại làm những điều đó? Có chuyện gì đang xảy ra?
    Bây giờ, một cách để nhìn nhận điều đó
    Và đó là một cách nhìn với lòng từ bi đối với nhiều thứ trông có vẻ điên rồ bây giờ
    Một lần đã có nhiều ý nghĩa
    Nó từng là một điều rất thông minh để làm nếu bạn lớn lên, giả sử trong một môi trường mà
    Giả sử một bậc phụ huynh là người có ý định tự sát, đúng không? Một bậc phụ huynh là người có ý định tự sát
    Và bạn hoàn toàn ng shut down cảm xúc của mình và quyết định rằng bạn sẽ không bao giờ tin tưởng bất cứ ai hoàn hảo
    Đó là một điều vô cùng thông minh để làm khi bạn năm tuổi và có một bậc phụ huynh muốn tự sát, phải không?
    Bởi vì điều đó sẽ giúp bạn vượt qua giai đoạn tiếp theo của cuộc sống
    Nếu bạn mở lòng khi năm tuổi và có một bậc phụ huynh muốn tự sát, nó sẽ khiến bạn tan vỡ
    Vậy nên, chúc mừng bạn. Bạn đang làm một điều vô cùng thông minh, phải không? Hoặc tưởng tượng về một người nào đó
    Trở thành một chú hề trong thời thơ ấu vì có không khí rất buồn và có sự trầm cảm
    Và tất cả những gì họ có thời gian cho chỉ là những câu đùa. Họ chỉ là một kẻ đùa cợt điên cuồng, phải không? Tuyệt vời
    Một điều thần kỳ cho một đứa trẻ khi nhận ra rằng họ cần phải trở thành
    Một loại kẻ đùa cợt điên cuồng như vậy. Nhưng điều gì xảy ra 10 năm sau, 20 năm sau, 30 năm sau là điều từng là một
    Hàng phòng ngừa tuyệt vời trước một tình huống không thể chịu đựng đã trở thành nguyên nhân phá hoại khả năng của người khác
    Bởi vì người mà bạn biết với người cha khó khăn đó cuối cùng sẽ không bao giờ có thể mở lòng với bất cứ ai
    Ngay cả một người rất an toàn. Họ sẽ không ngay cả nhận ra rằng trái tim họ đã đóng chặt
    Nhưng họ sẽ tiếp tục thực hiện cùng một chiến lược phòng ngừa, hoặc người mà bạn biết
    Đã có một ý tưởng tuyệt vời khi trở thành một chú hề từ sớm
    Nhưng bây giờ họ không có thời gian cho bất cứ điều gì nghiêm túc, và những người bạn của họ cảm thấy rằng họ là một người hơi giả tạo và không thể kết nối với họ.
    Đó là một gánh nặng thực sự
    Trong thế giới người lớn, vì vậy
    Bạn biết đấy, rất thường xuyên những gì chúng ta cần làm là cảm ơn bản thân trẻ tuổi của chúng ta vì đã nghĩ ra những chiến lược
    Thực sự rất thông minh, nhưng cùng lúc đó nói
    Cảm ơn
    Như vậy là đủ. Tôi muốn sống theo một cách khác. Đó là một chiến lược tuyệt vời lúc đó, nhưng có thể bây giờ nó không còn là
    Cách mà tôi cần sống nữa.
    Tôi đã nghĩ khi bạn nói về điều đó có hai nhóm người
    Tôi đã nghĩ đến những người khác nhau mà tôi biết để xem điều này phù hợp với họ như thế nào
    Và tôi nhận ra trong tâm trí rằng cơ bản có hai nhóm người ở đó, một nhóm nhận thức được chu kỳ của họ
    Bạn biết đấy, và liệu họ có
    Hành động để thay đổi nó hay họ chỉ đang tái sống nó. Ai mà biết được và nhóm còn lại thì hoàn toàn không nhận thức rằng họ đang ở trong chu kỳ này
    Và họ chỉ nghĩ ôi, thật xui xẻo của tôi. Bạn biết đấy, họ thường nói những câu như thế. chỉ xui xẻo của tôi.
    Làm thế nào một người có thể tăng cường nhận thức về chu kỳ của chính họ? Bạn có nghĩ rằng có một cách không?
    Có rất nhiều điều có thể làm được. Hãy tưởng tượng bài tập đơn giản nhất
    Các nhà tâm lý học có những bài kiểm tra hoàn thành câu
    Nơi bạn bắt đầu với một mẩu câu hỏi và sau đó bạn kết thúc với một dấu ba chấm
    Đó là dấu chấm chấm chấm và bạn nói với ai đó đừng suy nghĩ quá nhiều
    Chỉ cần hoàn thành câu và những câu điển hình là
    Đàn ông là chấm chấm chấm
    Phụ nữ là
    Chấm chấm chấm
    Tôi là
    Chấm chấm chấm
    Cuộc sống chấm chấm chấm bây giờ nếu bạn đưa cho ai đó tờ giấy đó
    Và nói với họ không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần viết xuống
    Được, những điều tuyệt vời sẽ nổi lên
    Đàn ông là những kẻ độc tài tàn ác. Wow. Từ đâu mà điều đó đến vậy? Bạn đang thể hiện ra rằng phụ nữ là
    Bạn biết đấy, dù là điều gì cuộc sống, bạn biết đấy, tôi là
    Bạn biết đấy, một kẻ vô danh xứng đáng bị giày xéo. Vậy bạn có biết một phút trước bạn đã có điều đó trong bạn không?
    Chưa chắc, nói cách khác, đôi khi bạn cần những cái cần gạt nhỏ này
    Để chiếu sáng một điều mà
    Thực sự giúp ích và tôi không, bạn biết đấy
    Đối với khán giả của bạn
    Nhiều nhà trị liệu, nhiều nhà tâm lý trị liệu không phải những gì họ nên là
    Nhưng một số thì tuyệt vời nếu bạn tìm thấy một nhà trị liệu tâm lý giỏi, họ cũng có thể tăng cường
    Mức độ tự nhận thức của bạn.
    Tôi nghĩ đó chính là điều mà chúng ta đang nói đến – việc tăng cường nhận thức về bản thân. Lí do rất đơn giản. Bạn biết đấy, có những thứ mà tất cả chúng ta đều làm. Hãy hình dung nhé, tôi không biết, khi bạn ở bên một người đàn ông, bạn nghĩ rằng người đó đang đánh giá mình. Do đó, tôi sẽ rút lui và không tham gia vào cuộc cạnh tranh với họ. Còn khi tôi ở bên một người phụ nữ, tôi nghĩ rằng tôi sẽ bị đối xử tệ bạc. Do đó, bạn biết đấy, bất kỳ điều gì từ quá khứ của bạn đều được chiếu rọi lên điều đó.
    Cuối cùng, bạn sẽ có mặt trong một phòng trị liệu với một người đàn ông hoặc một người phụ nữ, và thật bất ngờ, bạn sẽ làm gì? Bạn mang ra thứ đó, và bạn mang ra thứ mà bạn thường làm. Chỉ khác là lần này bạn không làm điều đó trong văn phòng, không làm trong một mối quan hệ, không làm trong bối cảnh mà mọi người đang bận rộn và có những thứ riêng của họ để lo lắng và chơi trò chơi của riêng họ. Bạn đang làm điều đó với một người chuyên nghiệp đã được đào tạo trong một căn phòng yên tĩnh và họ có thể nhìn thấy, giống như một chiếc đĩa petri. Họ có thể thấy những thứ mà bạn đang làm, vì vậy bạn sẽ nói với nhà trị liệu của mình, “Tôi biết ông/h bà ghét tôi” và nhà trị liệu sẽ nói, “Tôi thực sự không nghĩ vậy, nhưng tôi thấy thú vị khi bạn có niềm tin rằng bạn như vậy.”
    Hoặc có người sẽ nói với nhà trị liệu, “Tôi cần phải chăm sóc bạn. Tôi nghĩ bạn khá mệt và tôi thực sự… bạn biết đấy, bạn đã làm việc rất tốt. Tôi cảm thấy tôi muốn chăm sóc bạn.” Có thể bạn đã làm điều đó suốt đời và nhà trị liệu sẽ nói, “Bạn không cần phải chăm sóc tôi.” Nhưng có ai trong quá khứ của bạn mà bạn cần chăm sóc không và điều đó đã khiến bạn cảm thấy tội lỗi và khiến bạn cảm thấy rằng mỗi khi bạn bên ai đó, nhu cầu của họ quan trọng hơn nhu cầu của bạn. Và vì vậy có cơ hội để nhìn rõ ràng hơn bao giờ hết, ngoài cái kiểu huyên náo của các mối quan hệ hay cuộc sống văn phòng, những câu chuyện mà bạn đang chiếu lên thực tế với cái giá rất lớn.
    Vì vậy, bây giờ tôi nhận thức rõ về chu kỳ của tôi bắt nguồn từ thời thơ ấu. Bước tiếp theo là làm điều gì đó về điều đó. Làm thế nào để tôi vượt qua sự thôi thúc cứng nhắc đó để tiếp tục chu kỳ đến từ thời thơ ấu của tôi? Đúng rồi, hãy nhìn xem, đừng nên giảm thiểu. Đó đã là một thành tựu lớn lao rồi. Phải, bạn hiểu ý tôi chứ? Ý tôi là, nếu bạn đã ở đó, bạn đã có cái nhìn rõ ràng về điều đó. Chúng ta không cần mọi người phải hoàn hảo, đúng chứ? Chúng ta không cần phải hoàn hảo. Tốt nhất, chúng ta cần mọi người biết họ không hoàn hảo và họ có cơ hội cảnh báo chúng ta về những điểm không hoàn hảo của họ kịp thời trước khi họ gây ra quá nhiều thiệt hại. Có một sự khác biệt lớn ở đây.
    Tôi muốn nói rằng, bạn hãy lấy một ý tưởng về hẹn hò đi. Hãy tưởng tượng, bạn biết đấy, tôi thường nói, “Đừng làm điều này với tôi vì chúng ta không… chúng ta không hẹn hò mà…” nhưng một câu hỏi tuyệt vời để hỏi ai đó trong một buổi hẹn hò là “Bạn điên như thế nào?” “Bạn điên như thế nào?” Nếu người đó nói “Tôi không điên, tôi hoàn toàn tỉnh táo”, hãy chạy ngay đi vì bạn biết rằng mọi người đều có những điều ngớ ngẩn bên trong họ. Chúng ta đang đề cập đến một mức độ tỉnh táo có thể chấp nhận được hàng ngày khi chúng ta đặt một số tín hiệu trong các lĩnh vực điên rồ của mình. Vì vậy, hoàn toàn tỉnh táo là không có khả năng với bất kỳ con người nào.
    Nhưng việc nhận thức về nơi mà sự điên cuồng nằm và một chút cảnh báo và lời xin lỗi kịp thời, bạn biết đấy, sau một sự cố thì sẽ đi một chặng đường dài. Mọi người thường nói tôi đang tìm kiếm một đối tác có khiếu hài hước tốt. Không ai cần những trò đùa. Không phải là về những trò đùa. Thực sự là về sự khiêm tốn về bản thân. Một người nào đó có thể nói, “Tôi nghĩ, ý tôi là hãy lấy một điều khác. Nếu bạn gặp ai đó nghĩ rằng họ dễ sống cùng, hãy chạy đi.” Không ai dễ sống cùng và người nào nghĩ rằng họ dễ sống cùng thực sự có vấn đề. Vì vậy, một người mà bạn có thể đưa tay ra và nói, “Bạn biết không? Vâng, tôi khá khó sống cùng,” thật tuyệt. Người đó an toàn hơn, không nhất thiết phải hoàn toàn an toàn, nhưng họ an toàn hơn vì họ đã bắt đầu trên con đường nhận thức về bản thân.
    Vì vậy, cuối cùng, điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm trong thế giới này là nhận thức về bản thân, lời xin lỗi khi chúng ta mắc sai lầm, và một ý định chân thành để tiến bộ, tôi đoán. Cái đó có quan trọng không? Như việc tôi nhận thức được rằng tôi có một số thói quen nhất định trong mối quan hệ của mình là một chuyện, nhưng tôi nghĩ rằng bạn đời của tôi cũng muốn biết rằng một số chu kỳ hủy hoại mà tôi có, tôi đang làm việc để cải thiện chúng. Tôi ít nhất đang cố gắng tiến về phía trước. Phải, hoàn toàn. Ý tôi là, tôi nghĩ một trong những ý tưởng hủy hoại nhất trong thế giới hiện đại là ý tưởng rằng tình yêu chân thật có nghĩa là chấp nhận ai đó vì họ là ai, với tất cả những điều tốt đẹp và xấu xa của họ. Đó là một giấc mơ đẹp.
    Và bạn biết đấy, đôi khi khi bạn nghe về những cuộc chia tay, họ sẽ nói rằng “Người yêu cũ của tôi, bạn biết đấy, họ chỉ không chấp nhận tôi vì những gì tôi là.” Và mọi người sẽ nói, “Ôi, vâng, Chúa ơi, thật là một người khủng khiếp, bạn biết đấy, thật tệ.” Nhưng bạn biết đấy, một cách lịch sự, người ta muốn nói, “Chờ một chút.” Có ai trong số chúng ta thực sự xứng đáng được yêu và chấp nhận hoàn toàn vì tất cả những gì chúng ta là không? Có phải thực sự là một kỳ vọng công bằng không hay như bạn gợi ý, có phải không công bằng khi cho rằng tất cả chúng ta đều đang trong quá trình phát triển và rằng không có gì trái ngược với tinh thần của tình yêu trong sự mong muốn cải thiện?
    Các triết gia Hy Lạp cổ đã đúng, bạn biết đấy, đối với các triết gia Hy Lạp cổ, Platon xem tình yêu như một lớp học. Ý tưởng đẹp là tình yêu là một lớp học trong đó hai người, với tinh thần hào phóng và tốt bụng. Ý tôi là, chúng ta không đang nói về việc quát tháo ở đây, mà là nói về sự hào phóng và tốt bụng, hai người nỗ lực để giúp đỡ nhau trở thành phiên bản tốt nhất của chính họ và của nhau, đúng không? Tình yêu đó được hướng tới tiến bộ và tự hoàn thiện. Nghe có vẻ rất kỳ lạ ở thời đại này. Nếu bạn đi quanh nói rằng “Tôi đã đọc một số Platon và ông ấy đang dẫn dắt tôi đến ý tưởng rằng tình yêu là một lớp học, vì vậy tôi sẽ dành cho bạn một bài giảng 40 phút về một số điểm yếu của bạn và sau đó tôi muốn bạn dành cho tôi một bài giảng 40 phút về một số điểm yếu của tôi.”
    Đoạn văn này sẽ được dịch sang tiếng Việt như sau:
    Điều này có thể bị coi là không lãng mạn, đúng không? Đó không phải là một ý tưởng tồi. Như tôi đã nói, tình yêu là một kỹ năng cần được học, không chỉ là một cảm xúc để cảm nhận. Và một phần trong đó có nghĩa là chúng ta có thể cần quay lại trường học.
    Gần đây, tôi đã nghĩ nhiều hơn rằng hầu hết các mối quan hệ thành công phụ thuộc vào khả năng giải quyết xung đột. Bởi vì tôi đã có một mối quan hệ trước đây, cả hai chúng tôi đều có thể nhận lỗi, nhưng chúng tôi thật sự không giỏi trong việc giải quyết xung đột. Và sau đó tôi có một mối quan hệ gần đây, nơi mà chúng tôi dường như tốt hơn nhiều trong việc giải quyết xung đột. Không hoàn hảo, nhưng tốt hơn nhiều, và điều đó tạo ra sự khác biệt lớn.
    Nhưng tôi nghĩ rằng, Stephen, nếu bạn không giỏi trong việc giải quyết xung đột, thì đó không hoàn toàn là lỗi của bạn. Một phần cũng do cách mà xã hội chúng ta hoạt động, trở về với ý tưởng về chủ nghĩa lãng mạn, phải không? Chủ nghĩa lãng mạn mang đến cho chúng ta ý tưởng phi thường rằng tình yêu là thứ nên được cảm nhận và truyền đạt mà không cần lời nói, đúng không?
    Vì vậy, những người lãng mạn nhất thường nghĩ rằng câu nói lãng mạn nhất mà mọi người thường nói là: “Tôi gặp người này và chúng tôi thậm chí không cần nói chuyện.” Chúng tôi chỉ cảm thấy giống nhau. Mọi người đều ồ lên, “Ôi, thật lãng mạn!” Bởi vì điều đó, bạn biết đấy, dẫn đến một sự bùng nổ thảm khốc của cảm giác ấm ức, đúng không?
    Cảm giác ấm ức là gì? Cảm giác ấm ức là một mô típ hành vi thú vị, nơi mà bạn rất tức giận với ai đó vì họ không hiểu bạn, mặc dù bạn chưa nói gì và họ không hiểu bạn, và bạn cảm thấy bị xúc phạm vì bạn nghĩ rằng mình là một người lãng mạn, bạn nghĩ rằng họ không thể nào yêu bạn, bởi vì tình yêu chân thật có nghĩa là hiểu ai đó theo cách trực giác.
    Họ hiểu bạn không cần lời nói, và vì vậy bạn không định nói chuyện. Bạn đi dự một bữa tiệc với người bạn đời của mình, và họ nói: “Có chuyện gì không ổn không, em yêu?” và bạn trả lời: “Tất nhiên là có, nhưng tôi sẽ không nói cho họ biết.” Sau đó, họ bắt đầu nói: “Nào, bạn có thể nói cho tôi biết chuyện gì không?” và người cảm thấy ấm ức trả lời: “Không!” Điều này có thể diễn ra rất lâu và lâu. Tôi nghĩ là ai cũng đã từng trải qua đôi ba lần như vậy, bạn biết đấy, bạn về nhà, ngay lập tức lên tầng, vào phòng tắm, đóng cửa lại.
    Và sau đó người bạn đời của bạn gõ cửa và nói: “Làm ơn, em yêu, chỉ cần tell tôi chuyện gì đang xảy ra” và bạn từ trong phòng tắm nói ra: “Không!” Lý do là bạn là một người lãng mạn và bạn tin rằng người bạn đời của bạn nên có những khả năng kỳ diệu, gần như khác thường, để nhìn thấu qua cánh cửa phòng tắm và đến với tâm hồn bị tổn thương, tan nát của bạn để hiểu nguyên nhân sự khó chịu là gì.
    Nhưng tất nhiên họ không thể làm được điều đó vì họ chỉ là con người. Bạn biết đấy, mất một thời gian dài để nhận ra rằng những người khác không phải là những người đọc tâm trí. Một trong những điều đầu tiên mà chúng ta nên luôn hỏi là: “Tôi đã nói cho họ chuyện này chưa?” Tôi biết rằng mình đang tức giận, nhưng tôi đã nói cho họ chưa? Và thường câu trả lời là không hoàn toàn, vì chúng ta là những người lãng mạn, và vì vậy chúng ta cần phải làm điều đó thật sự.
    Tôi có thể chấp nhận rằng điều này thật sự nhàm chán. Chúng ta phải sử dụng từ ngữ. Chúng ta phải đau đớn lấp đầy những từ ngữ và nói: “Lý do mà tôi đang cảm thấy khó chịu là như vậy,” bạn phải giải thích bản thân. Điều này không mấy lãng mạn, nhưng đó thường là dấu hiệu của một ý tưởng tốt.
    Vì sự trung thực, tôi đã gặp khó khăn trong việc hoàn toàn chân thành trong mối quan hệ khi tôi cảm thấy rằng sự chân thật đó có thể làm tổn thương họ. Vậy, liệu chúng ta có thể có tình yêu chân thật và sự trung thực tuyệt đối không? Tôi tin rằng mong muốn nói với ai đó tất cả mọi thứ là điều đẹp đẽ và cuối cùng là một điều không tưởng theo một cách vấn đề, bởi vì tất cả chúng ta đều có trong mình những sự mâu thuẫn, nghi ngờ, và những suy nghĩ không trung thành.
    Và không phải công việc của tình yêu là liên tục xát xao người bạn đời của bạn với những khía cạnh rắc rối và loạn lạc nhất của tâm lý bạn. Chúng ta không đang nói về việc ủng hộ sự giả dối và lừa dối, nhưng thực sự là một quảng cáo cho việc chỉnh sửa. Bạn biết đấy, chúng ta nên hy vọng rằng không phải lúc nào cũng gặp phiên bản đầy đủ nhất của nhau.
    Bạn biết đấy, tôi biết nghe có vẻ lãng mạn, nhưng đôi khi có phải là cha mẹ có vinh quang khi nói cho con cái của mình về mọi thứ đang diễn ra bên trong mình hay đôi khi, có phải có vai trò cho việc nói: “Tôi sẽ chỉ chỉnh sửa bản thân mình không phải bằng sự lừa dối mà bằng tên của tình yêu.” Tình yêu có thể tương thích với việc chỉnh sửa một số khía cạnh nhất định của thực tại của bạn.
    Một trong những lĩnh vực mà có rất nhiều sự chỉnh sửa diễn ra là trong phòng ngủ, trong các mối quan hệ, trong tình dục, trong các mối quan hệ không có tình dục. Tôi đã xem qua một số thống kê trước đó, vì tôi biết bạn đã nói khá nhiều về các mối quan hệ, tình dục và các mối quan hệ không có tình dục. Tôi tìm thấy thống kê này nói rằng một nghiên cứu năm 2022 của mạng lưới tư vấn Relate UK cho thấy 26% người trong các mối quan hệ có quan hệ tình dục ít hơn 10 lần mỗi năm, còn 8% không có quan hệ tình dục một lần nào. Đây là một sự gia tăng rõ rệt so với năm 2018, khi các con số thấp hơn nhiều so với điều này. Dường như là xã hội của chúng ta đang ngày càng trở nên ít tình dục hơn.
    Vì vậy, câu hỏi là vấn đề nằm ở cơ thể hay nằm ở tâm trí? Bạn biết đấy, với tư cách là một người như tôi, tôi sẽ chuyển chúng ta đến tâm trí. Tôi chắc rằng có đôi khi có vấn đề về thể chất và chúng cũng xứng đáng được chú ý, nhưng nếu tôi có thể nói về tâm trí, tại sao mà tình dục lại dễ dàng hơn lúc đầu, rồi trong một mối quan hệ lâu dài? Một trong những câu trả lời hàng đầu là cơn giận. Không dễ dàng để có quan hệ tình dục hay muốn tình dục với ai đó mà bạn đang tức giận. Và trong nhiều mối quan hệ, có rất nhiều cơn giận tích tụ mà cả hai bên đều không biết là có.
    Và cơn giận đó xuất phát từ những sự cố nhỏ của sự thất vọng.
    Có người không gọi như họ đã hứa.
    Có người không cười khi họ có thể đã làm như vậy. Có người không thể hiện sự rộng lượng khi điều đó có thể đã cần thiết.
    Um.
    Và những điều này tích tụ lại, và kết quả của việc quá nhiều điều này là bạn không muốn ai đó lại gần bạn.
    Bởi vì bạn đang tức giận. Bạn về cơ bản là tức giận, nhưng trong cách mà những điều này diễn ra, bạn không biết rằng bạn đang tức giận.
    Bạn không biết rằng bạn đang tức giận. Một lần nữa, bạn biết đó, tâm trí không rõ ràng với chính nó. Vậy nên,
    Nếu bạn muốn có nhiều sex hơn, đừng chỉ đầu tư vào nến và vải lanh fancy.
    Um.
    Một điều rất hữu ích là đi ăn tối với bạn đời và nói với họ:
    Chúng ta sẽ cùng hỏi nhau về những điều mà chúng ta đã làm phiền nhau, vì chúng ta đã làm phiền nhau.
    Không phải vì chúng ta là những người xấu, mà vì chúng ta là con người và chúng ta đang trong một mối quan hệ và không có mối quan hệ nào tồn tại lâu hơn một giờ
    Mà không có sự tích tụ của sự thất vọng, và càng nhiều chúng ta có thể để lộ sự thất vọng đó tại bàn ăn,
    Càng ít nó
    Bạn biết đấy, tạo ra một sự chặn đứng trong phòng ngủ. Thế nên cơ hội để xả bớt sự thất vọng và bạn biết đấy,
    Thường thì lý do mà chúng ta không nói với đối tác về những sự thất vọng của mình là vì chúng có vẻ ngớ ngẩn.
    Nó giống như là, khoan đã, bạn đang khó chịu với tôi vì tôi đã sử dụng từ “thực sự” trong cách mà bạn nghĩ đã nhấn mạnh quá mức về
    Tại sao khi tôi nói chuyện với mẹ bạn?
    Bạn điên rồi phải không? Bạn đang mở cửa cho đối tác chỉ vào bạn và nói, bạn điên thật đấy?
    Nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta đều đang yêu,
    Ít nhất là một phần nhỏ của chúng ta đang yêu.
    Um, như chúng ta biết, trẻ nhỏ thường bị tổn thương bởi những điều rất lạ lùng và nhỏ bé.
    Bạn biết đấy, bạn sẽ di chuyển một cái nút và chúng bắt đầu gào thét và bạn hỏi cái gì đã xảy ra?
    Và chúng nói, bạn đã di chuyển cái nút và bạn đáp, tôi đã di chuyển à, tại sao điều đó quan trọng?
    Nhưng đối với chúng, điều đó quan trọng, hoặc bạn biết đấy, cây bút chì đã thay đổi hướng đi chút ít.
    Vì vậy, chúng ta nên học, chúng ta nên nhớ cảm giác khi còn là trẻ con,
    Và chúng ta nên công nhận rằng vẫn tồn tại ngay cả một người lớn rất có năng lực trong nhiều lĩnh vực,
    Một đứa trẻ nhỏ có thể sẽ bị tổn thương rất nhiều về những điều nhỏ bé bị kích thích.
    Nhưng vì họ là người lớn, đây là vấn đề. Chúng ta nghĩ rằng một người lớn không thể nào có những phản ứng trẻ con như vậy. Một lần nữa, chúng ta cần chỉ cần
    Um,
    Gạt bỏ những nỗi sợ hãi về sự xấu hổ và nói, bạn biết đấy, đúng vậy, một người lớn có thể rất buồn bã về những điều nhỏ nhặt.
    Một người lớn có lẽ đang buồn bã về những điều nhỏ nhặt và chúng ta đang
    Tôn vinh bản thân khi chúng ta dám tiết lộ điều này với bạn đời và họ cũng có thể làm điều tương tự.
    Vì vậy, nếu tôi là
    Nếu tôi là người đang lắng nghe điều này bây giờ, và tôi đang trong một mối quan hệ mà tôi thấy không thú vị,
    Ngay cả khi tôi nói rằng tôi không nghĩ mình có đủ sex,
    Ý tưởng rằng bao nhiêu sex là đủ sex có lẽ đến từ những bộ phim, điều này cũng là một cái bẫy, đúng không?
    Nhưng nếu tôi đang trong một mối quan hệ và chúng tôi đang trong một mối quan hệ không có sex theo bất kỳ định nghĩa nào,
    Giải pháp đầu tiên mà bạn đã đưa ra là thử và giải quyết sự tức giận, sự khinh miệt tiềm ẩn.
    Um.
    Có điều gì khác bạn nghĩ là?
    Các phương pháp hiệu quả trong việc giải quyết vấn đề đó. Nhìn kìa, tôi nghĩ một điều hữu ích là hỏi. Tại sao sex lại quan trọng?
    Điều này gọi là sex?
    Tại sao tại sao nó quan trọng và khi mọi người rất buồn?
    Tôi nghĩ rằng câu trả lời thường là sex là một biểu tượng của điều gì đó rất sâu sắc và rất tinh tế, đó là
    Người bạn đời của tôi yêu tôi và lý do tại sao điều này trở thành một vấn đề cấp bách là vì họ không thể giữ vững ý tưởng
    Rằng người bạn đời có thể yêu họ và có thể không muốn sex. Điều này về mặt tâm lý là không thể. Bây giờ, điều quan trọng là nói
    Có thể. Có thể rằng bạn đời của bạn vừa yêu bạn vừa không muốn có sex.
    Có thể có những lý do khác. Họ cảm thấy không khỏe, v.v. Vì vậy,
    Và sau đó chúng ta có thể tự hỏi sex thực sự nhằm vào điều gì, sex nhằm vào sự gần gũi, bạn biết đấy,
    Ngay cả khi chúng ta nói, bạn biết đấy,
    Bằng một ngôn ngữ lịch sự, tôi nói rằng họ đã trở nên thân mật, điều này có nghĩa là họ đã có sex.
    Vậy điều mà chúng ta biết về sex là điều thú vị thực sự về sex không phải là phần sex. Nó là phần tình cảm thân mật.
    Đó là ý tưởng rằng một ai đó đang mở lòng hơn, bạn biết đấy, hầu hết thời gian chúng ta tiếp cận người khác với sự phòng thủ,
    Và trong điều rất hiếm gặp và đặc biệt mà chúng ta làm, chúng ta gặp một con người khác trong trạng thái dễ tổn thương.
    Và đây là một sự giải thoát thật sự
    Từ những giới hạn bình thường của cuộc sống và có nhiều cách khác để làm điều này.
    Bạn biết đấy, sex không phải là cách duy nhất để làm điều đó. Vậy nên
    Bằng cách hiểu rõ hơn về sex,
    Chúng ta cũng có cơ hội
    Có được một số điều mà chúng ta có trong sex từ những điều không phải là sex, nếu nó có nghĩa.
    Tôi đã mời Tracy Cox vào podcast và cô ấy đã nói với tôi một điều
    Mà thực sự gây ấn tượng với tôi vì tôi chưa nhận ra điều đó cho đến khi cô ấy nói, đó là ý tưởng
    Tôi tin rằng cô ấy gọi là sự khác biệt.
    Điều này có nghĩa là khi bạn đời của bạn gần như trở thành một thành viên trong gia đình hoặc bạn bắt đầu nhìn họ như một người anh em bởi vì họ đang
    Trong bộ đồ thể thao trước mặt bạn và cô ấy đã tuyên bố mà tôi nghĩ tôi cũng đã đọc trong những cuốn sách của bạn rằng
    Về nhiều mặt, đó thực sự là điều đối lập với
    Sự hấp dẫn giúp sex trở nên quyến rũ trong những ngày đầu khi nó mới mẻ, lạ lùng và mạo hiểm.
    Bạn biết đấy, và vậy cô ấy đã gợi ý rằng tình yêu và sex thực ra được đặt ở hai đầu khác nhau của một cây cột.
    Đúng vậy và trở lại chủ đề của tôi. Um, điều mà chủ nghĩa lãng mạn nói với chúng ta là sex và tình yêu hoàn toàn thuộc về nhau.
    Nhưng tôi nghĩ điều bạn đang nói và bạn biết đấy, nhiều người xem của bạn sẽ biết rằng mối quan hệ là khó khăn hơn và một lần nữa, đừng tra tấn bản thân về điều này.
    Hãy tò mò và rồi chúng ta hãy giao tiếp về điều này. Um, và tôi nghĩ rằng
    Nhìn kìa.
    Một đứa trẻ đang lớn gặp phải một nghịch lý phải giải quyết và đây là điều mà Freud đã nổi tiếng
    Không quan trọng bạn nghĩ gì về Freud. Đây thực sự là một quan sát rất hữu ích rằng
    Đứa trẻ trải nghiệm tình yêu ngay từ đầu ở giai đoạn đầu của cuộc đời.
    Chúng ta đều trải nghiệm tình yêu
    Um từ những người mà mọi thứ đã qua, đúng không? Chúng ta sẽ không có kết nối tình dục với đúng không
    Vì vậy, với món nợ mà tình yêu trưởng thành mắc phải đối với tuổi thơ
    Điều này tạo ra một vấn đề khi chúng ta, với tư cách là người lớn, bắt đầu yêu thương ai đó và bắt đầu xây dựng các mối quan hệ
    Đó là càng gần gũi với ai đó, chúng ta càng cảm thấy
    Như chúng ta đã làm một chút với cha mẹ khi mọi thứ thực sự ấm áp
    Điều này lý giải tại sao?
    Mọi người thích đi đến khách sạn. Tại sao mọi người thích đi đến khách sạn để hồi sinh một mối quan hệ?
    Bởi vì đồ đạc không nhớ bạn, rèm cửa không nhớ bạn, bạn là
    Bạn được phép là một ai đó không có lịch sử trong một khoảnh khắc đã chọn
    Và chính lịch sử đang khiến sự thân mật trở nên khó khăn vì lịch sử trong khi nó gắn kết bạn lại với nhau
    Và khiến bạn gần gũi về mặt cảm xúc cũng đang
    làm giảm
    tự do
    tình dục
    Và tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải rất nhẹ nhàng với bản thân vì điều này xảy ra và um, nhưng chúng ta nên làm gì về nó?
    Không cần phải đặt nhiều phòng khách sạn. Chúng ta cần dành nhiều thời gian xa đối tác của mình
    Tôi nhận thấy ngay cả khi bạn đang cười, bạn đang mỉm cười khi nói điều đó và tôi nghĩ đó phần nào là manh mối
    Bạn biết không, khi chúng ta đối mặt với những câu đố khó khăn nhất trong đời
    Việc có sự tha thứ của một cảm giác hài hước, một cảm giác hài hước chung
    Bạn biết không nếu một cặp đôi có thể biến những thách thức tình dục từ một bi kịch thành một điều gì đó, bạn biết không, gần gũi hơn với
    Một cuộc hài kịch thì đó là một thành tựu to lớn. Hãy nghĩ về việc bạn nghĩ về việc trêu chọc đúng không?
    Có những khía cạnh của các cặp đôi mà họ thấy thực sự, thực sự khó khăn
    Đúng không? Thật tuyệt vời khi một cặp đôi học cách trêu chọc nhau với tình cảm?
    Họ đi, ôi, Steven
    Vâng, có điều mà bạn làm để đặt cho bạn một biệt danh nhỏ. Nó gọi bạn là bất cứ điều gì, bạn biết đấy, một biệt danh thân thương nhỏ
    Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời vì nó có nghĩa là sự khó chịu đã được chuyển hóa thành
    Sự hiểu biết dịu dàng và nhân ái về lý do tại sao ai đó lại khó khăn như họ
    Vì vậy, điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm với những điều khó chịu với đối tác của chúng ta
    Là có thể trêu chọc chúng ta ra khỏi chúng
    Và chúng ta có thể cần làm việc này trong những lĩnh vực khó khăn như tình dục
    Đó là một thành tựu to lớn nếu đối tác của bạn có thể gọi bạn, bạn biết đấy, có thể từ việc nghĩ rằng bạn là một kẻ ngốc
    Đến việc mỉm cười với bạn và nghĩ rằng bạn là một kẻ ngốc đáng yêu, đúng không?
    Cuối cùng thì tất cả chúng ta đều là những kẻ ngốc đáng yêu. Chúng ta không cần phải tin vào Chúa
    Nhưng nếu Chúa đang xem chúng ta từ phía trên trạm vũ trụ
    Chúng ta đều là, bạn biết đấy, tám tỷ kẻ ngốc đáng yêu và một khi chúng ta có thể có loại
    Mối quan hệ nhân ái đó với chính mình. Đó là sự bắt đầu của một phần lớn của giải pháp
    Tôi thường nghĩ
    Bạn biết đấy, tôi đã ở trong mối quan hệ của mình bây giờ trong vài năm
    Tôi nghĩ làm thế nào để tôi ngăn đối tác của mình chán tôi? Vâng, họ sẽ trở thành một ngày
    Đôi khi điều đó đã lướt qua tâm trí tôi như thể cô ấy sẽ chỉ chán tôi và cũng, bạn biết đấy điều ngược lại
    Bạn nghĩ về việc ở bên ai đó trong khoảng 40, 50, 60 năm
    Tôi chắc chắn rằng một số người nghe đã ở
    Bên cạnh đối tác của họ trong nhiều thập kỷ
    Có nguy cơ chúng ta sẽ chán đối tác của mình và sau đó tìm kiếm điều gì đó mới mẻ từ
    Những cuộc tình vụng trộm và làm thế nào để chúng ta ngăn chặn điều đó?
    Được rồi. Vâng, đây là một
    gợi ý
    um
    Điều trở nên rất nhàm chán trong tất cả các mối quan hệ là khi mọi người ngừng lắng nghe lẫn nhau
    Bạn biết không, khi bạn nói từ lắng nghe, bạn có thể suy nghĩ. Ồ, vâng, tôi biết điều đó có nghĩa gì
    Chờ đã. Hãy làm phức tạp điều này một chút một cách hữu ích
    um
    Để biết rằng, hầu hết chúng ta chưa bao giờ được lắng nghe một cách đúng đắn. Đó không phải là điều mà bình thường chúng ta biết cách làm
    Chúng ta biết cách nói, bạn biết đấy, có những bài học về cách trở thành một diễn giả công cộng tốt
    Không có nhiều bài học về cách trở thành một thính giả tốt, đúng không? Điều này có đang nói với chúng ta điều gì không?
    Vậy lắng nghe là gì?
    Hãy tưởng tượng một tình huống mà ai đó nói điều gì đó với bạn và thay vì bạn nhảy vào và nói
    Ồ, điều đó làm tôi nhớ đến, bạn biết đấy, một điều gì đó đã xảy ra với dì của tôi hoặc điều đó làm tôi nhớ đến hoặc bạn biết đấy
    Bắt đầu đưa ra lời khuyên và nói điều mà bạn cần nhớ là một, hai, ba, bốn, đúng không?
    Thường thì đó là những gì chúng ta làm khi mọi người nói
    Chỉ cần kiềm chế lại và các nhà trị liệu thì rất giỏi trong việc này và chỉ cần làm điều mà họ gọi là lắng nghe phản xạ
    Vì vậy, bạn biết đấy, bạn nói với ai đó
    Tôi thực sự khó chịu. Tôi đã có một ngày rất khó khăn ở nơi làm việc. Điều này đã xảy ra, điều đó đã xảy ra và sau đó bạn chỉ cần
    nhắc lại với họ bằng những từ hơi khác một chút về bản chất những gì họ đã nói và bạn nói
    Tôi nghe rằng cuộc sống thật khó khăn đối với bạn vào thời điểm này ở nơi làm việc
    Và bạn đang phải chịu áp lực từ sếp của bạn, và người đó, bạn biết đấy
    Hãy thử điều này vì người đó sẽ ngay lập tức cảm thấy rằng tôi đang được lắng nghe và sau đó họ sẽ cảm thấy nhiều hơn
    Họ hiểu nhiều hơn về bản thân, bạn biết đấy, tại sao lại trong sự hiện diện của một số người?
    Chúng ta cảm thấy thật thú vị và có nhiều điều để nói và trong sự hiện diện của những người khác
    Chúng ta lại cảm thấy hơi chán. Chúng ta không có gì để nói về những người giống nhau
    Đó là bởi vì chúng ta cảm thấy mà chúng ta trực giác rằng chúng ta đang ở bên cạnh một người lắng nghe
    Và cách tốt nhất để lắng nghe thực sự là không đưa ra lời khuyên, không
    Đưa ra những giai thoại, mà chỉ đơn giản là lặp lại cho ai đó những gì họ đã nói bằng những từ hơi khác một chút và tôi có nghĩa là, bạn biết đấy, cha mẹ
    Xin chúc phúc cho họ. Tôi đã là một bậc cha mẹ. Tất cả chúng ta đều đã là cha mẹ. Nhiều người trong chúng ta đã làm cha mẹ. Um
    Cha mẹ thường khá kém trong việc lắng nghe trẻ em của họ. Họ nghĩ rằng họ đang lắng nghe
    Tôi đã ở một khu nghỉ dưỡng vài tháng trước và có một đứa trẻ này
    Đứa trẻ nhỏ chắc hẳn khoảng ba hoặc bốn và nó có một ngày tồi tệ. Nó thực sự đang la hét
    và người chăm sóc, người mẹ đã nói, có thể là mẹ, ai đó đã nói, um
    Chuyện gì đã xảy ra vậy? Um
    Và đứa trẻ đã nói, tôi ghét nơi này
    Cả cái nơi này đều có mùi
    Nó là phân và tôi muốn quay trở lại nhà trẻ
    Và người chăm sóc đã nói đừng có ngốc nghếch, darling.
    Chúng tôi đang trong kỳ nghỉ, kỳ nghỉ thật vui
    Và điều gì hơn nữa là khách sạn này đã tốn một đống tiền
    Và nếu bạn muốn đi, thì hãy đi, được rồi
    Tôi hiểu, người phụ nữ này đang cố gắng giúp đỡ, cô ấy đang cố gắng, bạn biết đấy, làm dịu đứa trẻ đang gặp khó khăn này
    Cô ấy có đang lắng nghe không? Không thật sự, bởi vì cơ bản điều mà đứa trẻ đang nói là tôi đang có một ngày thật tệ
    Mọi thứ cảm giác hoàn toàn thảm hại. Giúp tôi với. À, đúng rồi, tất cả chúng ta đều có những ngày như vậy
    Và chúng ta không muốn bị bảo rằng hãy cố gắng lên. Bạn đang sống trong những thời kỳ tuyệt vời mà. Mặt trời đang chiếu sáng. Bạn biết đấy, có rất nhiều điều để ăn mừng
    Chúng ta muốn ai đó nói
    Tôi nghe rằng mọi thứ đang tệ với bạn. Tôi nghe rằng mọi thứ đang tệ với bạn. Ừm
    Tôi nghe rằng bạn đang không cop với mọi thứ rất tốt
    Và bạn đang khá buồn
    Giờ nếu bạn làm như vậy
    Đừng thúc ép họ. Đừng cho lời khuyên. Đừng nói những gì bạn biết, bạn sẽ nhận được một phản hồi tuyệt vời
    Chúng ta có thể đặt cược vào điều đó
    Lắng nghe
    Vậy còn các thành phần cốt lõi khác thì sao? Bởi vì tôi thực sự muốn kết thúc chủ đề này về
    Tình yêu và những mối quan hệ không có tình dục. Bạn sẽ nói gì là những thành phần cốt lõi hoặc những thói quen cốt lõi của
    Hai người có một mối quan hệ tình dục và lãng mạn bền vững, thành công lâu dài
    Nếu chúng ta chỉ tập trung vào khía cạnh tình dục trước
    Những thói quen cốt lõi đó là gì? Vậy tôi đoán
    Giao tiếp, khi đó đã được thể hiện rất rõ
    Hãy nhìn, tôi sẽ bắt đầu từ một chút xa hơn và nói tổng quan
    Những người này cần phải làm gì và tôi nghĩ tổng quan họ cần phải thừa nhận rằng họ
    Mỏng manh, yếu đuối
    Hơi điên rồ một chút vì không phải vì họ như vậy mà vì họ là con người và không có lựa chọn nào khác cho con người
    Ngoài việc hơi điên rồ một chút

    Tuy nhiên, trong bối cảnh đó
    Họ đang cố gắng làm điều tốt nhất của mình phải không? Vì vậy, sự kết hợp giữa việc thừa nhận bản chất có thể sai lầm của họ
    Trộn lẫn với
    Một sự cống hiến để cố gắng hiểu nó thông qua những phương tiện trị liệu rộng rãi
    Vì vậy, đây là một điều rất quan trọng
    Một điều khác thực sự rất quan trọng là việc thừa nhận rằng rất nhiều điều mà mọi người sẽ làm trong các mối quan hệ
    Sẽ không liên quan gì đến người đứng trước bạn
    Rằng bạn sẽ đưa vào từ những giai đoạn khác nhau trong cuộc sống của bạn
    Các tình huống và giả định không liên quan gì đến hiện tại và nợ khá nhiều từ mẹ, cha, người chăm sóc và các tình huống khác
    Và khả năng thừa nhận điều đó với sự thanh thản để nói rằng
    Được rồi, tôi xin lỗi. Tôi biết, tôi đang bị nhầm lẫn về người đứng trước tôi, phải không?
    Tôi đang đưa vào tình huống này một năng lượng không thuộc về đây. Tất cả chúng ta đều làm điều này, toàn bộ cơ sở của lý thuyết gắn bó
    Hãy nhắc nhở bản thân rằng kiểu gắn bó của bạn bị chi phối bởi sự gắn bó đầu tiên của bạn, sự gắn bó mà bạn đã có với một nhân vật cha mẹ
    Và do đó, bạn biết đấy, bạn sẽ, giả sử, không an toàn
    Bận rộn
    Gắn bó với một ai đó
    Không phải vì họ xứng đáng với kiểu gắn bó đó, mà vì người chăm sóc bạn hồi nhỏ đã làm điều đó, đó là những gì họ ủy quyền thông qua hành vi của họ
    Nhưng có thể đối tác của bạn là một người hoàn toàn khác
    Vì vậy nếu tôi nói theo cách này, việc nhận ra những sự phỏng chiếu của bạn, chúng ta phỏng chiếu rất nhiều như là con người và
    Có thể có ít nhất một cảm giác rằng người đứng trước bạn có thể không hoàn toàn là người mà bạn nghĩ họ là
    Và thực tế trong hiện tại có thể vô tội hơn một chút
    Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, bạn nợ điều đó với bản thân mình. Hãy nhìn, thật nhàm chán. Tôi xin lỗi, Stephen. Tôi xin lỗi các thính giả thân mến
    Bạn phải tự làm chủ quá khứ của mình. Thật nhàm chán khi phải nghe điều này khi bạn 30, 40, 50, 60
    Và được nói rằng bạn phải tự làm chủ quá khứ của mình. Ý tôi là, ôi trời ạ
    Đây không phải là một buổi lễ nhớ nhung
    Lý do duy nhất là để bạn có thể đóng lại chuyện đó và không phải nghĩ về nó nữa
    Nhưng nó sẽ vẫn lẩn quẩn nếu bạn không làm như vậy và tôi nghĩ điều đó rất
    Hãy nghĩ đến ngôn ngữ, tất cả chúng ta khi còn nhỏ
    Chúng ta đã được đưa vào một môi trường mà không cần phải làm gì, chúng ta đã học được một ngôn ngữ hoàn toàn với cú pháp, ngữ pháp
    Một từ vựng phức tạp, v.v. Và điều này đã xảy ra trong khi chúng ta đang làm những tư thế đứng trên tay trong vườn
    Vẽ những bông hoa bướm trong bếp, v.v. Chúng ta đã hấp thụ cả một ngôn ngữ và chúng ta không có ý kiến gì
    Điều tương tự cũng đang diễn ra về mặt cảm xúc
    Chúng ta đã học một ngôn ngữ cảm xúc chứ không phải là một ngôn ngữ về ngữ pháp và từ vựng
    Mà là một ngôn ngữ về lòng tin, một ngôn ngữ về sự tự trọng, một ngôn ngữ về chúng ta là ai, một ngôn ngữ về những gì sẽ xảy ra với chúng ta khi chúng ta tin tưởng một ai đó
    Một ngôn ngữ về
    Có an toàn không
    Để đi cùng ai đó, để là chính mình, v.v. Chúng ta đã học toàn bộ ngôn ngữ đó và chúng ta không có ý tưởng là chúng ta đã học
    Chỉ là chúng ta không có ý tưởng là chúng ta đã bao giờ học ngôn ngữ của sự sinh ra. Nó xảy ra một cách tự nhiên
    Nhưng nó ở bên trong chúng ta không kém gì ngôn ngữ ngữ pháp
    Và điều chúng ta phải làm, khó không kém gì việc học trong tuổi trưởng thành
    Bạn biết điều đó khó khăn như thế nào
    Hãy tưởng tượng nếu tôi nói bạn học tiếng Phần Lan bây giờ, giờ bạn sẽ học tiếng Phần Lan hoặc tuần sau
    Chúng ta sẽ đi và chúng ta sẽ học, bạn biết đấy, tôi không biết tiếng Hàn đúng không? Bạn sẽ cảm thấy như thế nào trong một tuần
    Ôi, nó sẽ mất một khoảng thời gian dài, phải không? Chúng ta sẽ phải làm điều này trong một thời gian dài
    Bạn biết điều gì tôi sẽ nói? Có hai điều tôi sẽ đáp lại nếu bạn bảo tôi học tiếng Phần Lan
    Điều đầu tiên là, ôi, tôi nghĩ điều này sẽ mất mãi mãi, và điều thứ hai là có ý nghĩa gì không?
    Nhưng tôi cũng sẽ nói, hãy tưởng tượng chúng ta không cố gắng học tiếng Phần Lan. Chúng ta đang cố gắng học lòng tin
    Hãy tưởng tượng chúng ta không cố gắng học tiếng Hàn.
    Chúng ta đang cố gắng học bài học về sự dễ bị tổn thương, một sự dễ bị tổn thương an toàn, đúng không? Đây là những bài học rất quý giá. Những bài học rất quý giá mà chúng ta cần trong các mối quan hệ của mình. Tôi nói như vậy vì tôi chỉ ra các mẫu hình thời thơ ấu mà bạn đang nói đến. Và tôi nghĩ một trong những lý do tại sao mọi người không mở cánh cửa đó và làm việc bên trong đó là họ không nhận ra rằng điều đó chính là con rối điều khiển sự nghiệp, mối quan hệ và mọi thứ ở giữa cuộc sống của họ. Vì vậy, tôi nghĩ bước đầu tiên là họ phải hiểu tác động mà câu chuyện thời thơ ấu đó đang có ngày hôm nay. Và sau đó cũng nhận ra, bạn biết đấy, đây là lúc ngôn ngữ có thể là một phép ẩn dụ hữu ích về thời gian vì đôi khi mọi người nói, được rồi, tôi hiểu, tôi đã nghe một podcast. Một người tuyệt vời, Stephen, bạn biết đấy, thực sự rất tốt. Nghe nhiều podcast của anh ấy. Vấn đề là sau ba podcast, tôi không thấy tiến bộ nào và bạn muốn xem bạn đã học được bao nhiều bài học tiếng Phần Lan hay tiếng Hàn trong ba ngày? Bạn có thành thạo không? Oh, không hẳn. Tôi có thể cần thêm 150 bài học nữa. Vâng, vậy nên, nói cách khác, cần phải từ từ và chúng ta cần lặp lại những điều này. Bạn biết đấy, chúng ta đã nói về tôn giáo trước đó. Một trong những điều về các tôn giáo là họ hiểu rằng tâm trí của chúng ta giống như những cái sàng. Bạn biết đấy, lấy Islam làm ví dụ. Islam muốn chúng ta nhớ đến Thượng đế của họ ba bốn năm lần mỗi ngày. Trong nhiều tôn giáo, bạn liên tục quỳ gối. Bởi vì họ biết, những tôn giáo này biết rằng điều đó vào tai này sẽ ra tai kia. Nó đến và bạn biết đấy, chúng ta không giỏi trong việc giữ lại ngay cả những sự thật mà chúng ta gắn bó nhất. Và tôi nghĩ một phần vấn đề của thế giới hiện đại là chúng ta có xu hướng nghĩ rằng, tôi chỉ cần nghe ý tưởng đó một lần. Tôi chỉ cần đọc một quyển sách thú vị. Nói một điều gì đó một lần và tôi biết bây giờ tôi sẽ thay đổi cuộc sống của mình. Bạn muốn đi? Không, không, bạn biết không, một lần nữa hãy nghĩ về những cuốn sách thiêng liêng. Bạn nên đọc Kinh Thánh, Kinh Qur’an, một văn bản Phật giáo mỗi ngày vì chúng ta không giỏi trong việc giữ lại ngay cả những điều mà cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào. Tuy nhiên, có phải có rủi ro trong loại văn hóa chữa lành này, khi tất cả chúng ta chỉ đang chữa lành mãi mãi và tất cả chúng ta đều như là bị thương tổn và cố gắng hồi phục từ những năm đầu đời khi ai đó đã giật kẹo khỏi tay chúng ta hoặc điều gì đó tương tự? Có không? Tôi đã đọc một bài báo cách đây vài tuần và nó nói rằng có một chút rủi ro đối với tâm lý chữa lành liên tục này mà chúng ta… Nhìn này, tôi cảm nhận được sự thất vọng của bạn và tôi cũng chia sẻ với điều đó. Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể tiếp tục sống mà không cần phải bận tâm đến tất cả những thứ này. Tôi hiểu. Nhưng tôi nghĩ Stephen điều bạn cần nhớ là chúng ta không còn đơn thuần chỉ cố gắng tồn tại nữa. Chúng ta đang cố gắng phát triển. Đúng không? Thời kỳ tồn tại đã qua. Bạn biết đấy, chúng ta không chỉ muốn đạt đến tuổi 30 và rồi gục ngã xuống giường và nghĩ rằng, bạn biết đấy, cuộc sống thật tuyệt vời. Tôi chưa bị kẻ thù giết hại, đúng không? Chúng ta muốn đạt đến 80, 85 và không chỉ muốn tồn tại. Chúng ta muốn có sự thỏa mãn. Và nếu chúng ta muốn điều đó, chúng ta sẽ phải chú ý đến những điều mà các thế hệ trước không làm. Một lần nữa, hãy để tôi sử dụng một phép ẩn dụ khác, được chứ? Phần lớn lịch sử nhân loại, mọi người ở đây, tôi đang uống một cốc nước, phải không? Mọi người không chú ý nhiều đến nước nếu nó trông như không có gì nổi bật bên trong như một con ếch hoặc gì đó. Họ nghĩ đó là nước sạch, đúng không? Tôi chỉ nuốt xuống và qua sự thờ ơ đó nếu tôi có thể nói như vậy, hàng triệu người đã chết, được không? Và đến cuối thế kỷ 19, cùng thời điểm Sigmund Freud ở Vienna bắt đầu đi vào việc giúp chúng ta suy nghĩ về những điều nhất định trong tâm lý. Nhiều người đã quan tâm rất nhiều đến nguồn cung nước và tất cả các thành phố lớn, Paris, London, New York đã có một sự cải cách hoàn toàn nguồn nước của họ vì bất ngờ phát hiện ra rằng các sinh vật vi mô có thể giết chết hàng trăm ngàn người trong một cốc nước trông hoàn toàn trong sạch. Bạn có thể đủ để giết chết một thành phố, phải không? Và điều này thật khó hiểu. Bạn nghĩ, chờ một chút, đó chỉ là một cốc nước, phải không? Tôi không muốn khắt khe với bạn, nhưng trong giọng điệu đó như kiểu thật sự là liệu chúng ta có nên quan tâm đến những thứ cũ kỹ thời thơ ấu đó không? Tại sao bạn không chỉ tiến lên? Bạn muốn đi, thật không may? Chúng ta phải chăm sóc vì có những sinh vật vi mô, nếu có thể nói như vậy, trong cuộc sống của chúng ta đang làm cản trở khả năng thỏa mãn của chúng ta. Và không phải là chúng không giết chết chúng ta, nhưng chúng sẽ cản trở khả năng của chúng ta để tồn tại và tận dụng tiềm năng đầy đủ của mình, và cuối cùng bạn biết đấy, đây là điều mà podcast này đề cập đến, đây là điều mà nhiều người rất quan tâm và nó sẽ đòi hỏi công việc. Chúng ta có thể thực sự chữa lành khỏi những điều đó không? Có thể hoặc liệu chúng có luôn ở đó ở phía sau, chỉ tác động ít hơn lên chúng ta? Nhìn này, nhà triết học người Đức tuyệt vời Schopenhauer nói rằng mục tiêu của cuộc sống là biến nước mắt thành tri thức. Những giọt nước mắt tuyệt vời, bạn sẽ làm gì với chúng? Chúng chỉ rơi vào gối của bạn. Chúng có thể trở thành những điều mà bạn có thể học hỏi từ đó, vì vậy tôi nghĩ điều tốt nhất chúng ta có thể làm là học cách biến nhiều rắc rối gây phiền toái cho chúng ta, bạn biết đấy. Không có cuộc sống nào không có sự phiền toái, nhưng khoảnh khắc khi chúng ta nói, bạn biết sao, tôi đã học được điều gì đó từ nỗi đau này. Điều này thật tồi tệ, nhưng từ đó tôi đã rút ra được điều gì đó về bản thân, về bản chất con người, về tâm lý. Thì lúc đó chúng ta thực sự đang học, khi đó chúng ta thực sự đang trên con đường đến một cuộc sống tốt đẹp. Bởi vì một cuộc sống tốt đẹp không phải là một cuộc sống không có vấn đề. Nó là một cuộc sống mà trong đó chúng ta đã tìm ra một cách để học hỏi từ những đau đớn không thể tránh khỏi của chúng ta. Bạn sẽ không bao giờ tìm thấy người phù hợp. Tôi đọc câu này và nó có vẻ hơi tiêu cực, tôi nghĩ tôi đã đọc nó trong cuốn sách của bạn.
    Bạn sẽ không bao giờ tìm thấy người phù hợp.
    Chà, tôi đang đùa giỡn một cách nhẹ nhàng với những người bạn cũ của chúng ta, những người lãng mạn, những người luôn nói rằng chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy người phù hợp. Niềm tin vào việc tìm kiếm người phù hợp đã dẫn đến nhiều cơn giận, nhiều thất vọng và nhiều sự chán nản hơn so với bất kỳ điều gì khác.
    Bạn biết đấy, nếu bạn nói với mọi người rằng họ sẽ tìm thấy người phù hợp, nếu bạn xây dựng một mô hình về điều đó sẽ có nghĩa là gì khi tìm thấy người phù hợp, bạn sẽ đang đẩy con người vào thất vọng. Nếu chẳng hạn, họ gặp một ai đó thực sự tốt, theo nhiều cách, rất, rất tốt, nhưng họ đã có một cuộc cãi vã với người đó. Ồ, tôi không nên cãi nhau với ai đó mà người phù hợp lẽ ra phải là một cuộc sống hạnh phúc.
    Vì vậy, tôi thực sự đang đùa giỡn với khái niệm “sự đúng đắn”. Sự đúng đắn có thể bao gồm rất nhiều sai trái, và đó là lý do tại sao, bạn biết không, phân tâm học gia vĩ đại người Anh Donald Winnicott đã đưa ra cụm từ “đủ tốt”. Ông đã áp dụng điều này vào vai trò làm cha mẹ. Ông đã lập luận rằng không đứa trẻ nào cần một bậc phụ huynh hoàn hảo; thực sự, có một bậc phụ huynh hoàn hảo có thể rất nguy hiểm vì bạn sẽ không bao giờ rời khỏi nhà. Thật tốt khi có một bậc phụ huynh không khiến bạn cảm thấy quá nhiều thất vọng. Họ sẽ giúp bạn ra ngoài cuộc sống.
    Nhưng ông đã lập luận rằng không ai cần một bậc phụ huynh hoàn hảo. Không ai cần một người tình hoàn hảo. Họ cần một bậc phụ huynh đủ tốt, một người tình đủ tốt.
    Bạn có nghĩ rằng những người đang ở trong mối quan hệ lãng mạn nên dành thời gian xa nhau không? Bạn có nghĩ điều đó là tốt cho những vấn đề mà chúng ta đã nói về sự thiếu thốn trong đời sống tình dục? Bởi vì tôi nghĩ rằng tôi thường cảm thấy phấn khích hơn về tình dục với bạn đời của mình khi cô ấy đã ở xa một thời gian. Và có một sự mới mẻ thực sự trong điều đó.
    Vâng, tôi nghĩ một trong những điều mà khoảng cách có thể làm là nhắc nhở bạn rằng không có lý do nào được định trước rằng ai đó phải ở bên bạn. Ý tôi là, đó là một trong những điều kỳ diệu nhất là bất kỳ ai cũng có thể chọn ở bên nhau vì ai đó là một đề xuất khá phức tạp. Một phần của bí ẩn đó có thể đạt được sức mạnh cần thiết sau một khoảng thời gian xa cách.
    Hãy tưởng tượng như thế nào khi bạn bị bệnh trong một thời gian. Bạn không ra ngoài thế giới quá lâu. Một thời gian sau, bỗng nhiên bạn cảm thấy khỏe hơn. Bạn ra ngoài thế giới, bạn đến công viên và bỗng nhiên, ôi trời, có thứ gì đó gọi là cây. Thật tuyệt, nó có lá. Có vài con côn trùng đang bò quanh. Có thứ gọi là cỏ. Có một bức tường gạch.
    Bạn bỗng nhiên như một đứa trẻ ba tuổi, đầy sự trân trọng và ngạc nhiên. Một trong những thách thức lớn của cuộc sống là làm sao để giữ được sự ngạc nhiên trong cuộc sống. Bởi vì thói quen nuốt chửng mọi thứ. Bạn, ôi, cây! Tôi biết thứ đó là gì. Tôi biết cây như thế nào. Đó là lý do tại sao chúng ta cần nghệ thuật, bạn biết đấy.
    Ví dụ, ý nghĩa của nghệ thuật là gì? Đây là một vấn đề nhỏ mà hãy cùng tìm hiểu. Ý nghĩa của nghệ thuật là gì? Một trong những điều xảy ra khi bạn đến một trong những nơi gọi là phòng trưng bày hoặc bảo tàng là chúng đầy những bức tranh của những người nhìn thế giới như thể họ chưa bao giờ thấy nó trước đây. Có thể đó là vợ hoặc chồng của họ. Họ nhìn vào vợ hoặc chồng của mình như thể họ chưa bao giờ thấy họ trước đây và thật bất ngờ. Thật đáng kinh ngạc. Wow. Thật tuyệt vời. Nó đầy sự dịu dàng, vẻ đẹp, lòng từ bi và sự quan tâm.
    Wow, tôi có thể, bạn biết đấy, tôi có thể thích người này. Họ nhìn vào một cái cây. Họ nhìn vào một đám mây. Họ nhìn vào cỏ và bạn biết đấy, một phần của những gì khiến trẻ nhỏ trở nên hấp dẫn nhưng cũng làm cho họ thất vọng là khi bạn gợi ý một cuộc đi bộ đến công viên, họ mất một tiếng rưỡi để đến được công viên. Tại sao? Bởi vì mọi thứ đều thú vị.
    Chúng ta đã làm gì với những lớp sự thú vị mà chúng ta cũng đã từng có? Chúng ta nghĩ rằng chúng ta biết điều gì đang diễn ra nhưng thực sự thì không. Một trong những điều kỳ diệu mà trẻ nhỏ có thể nhắc nhở chúng ta là sự xa lạ, sự xa lạ thật sự của một thế giới mà chúng ta cảm thấy mình biết, chúng ta cảm thấy chúng ta đã thấy nhưng thực sự thì chúng ta chưa nhìn vào.
    Bạn nói trên trang 75 của cuốn sách đó rằng giải pháp cho sự ngưng trệ tình dục lâu dài là học cách nhìn người tình của chúng ta như thể chúng ta chưa bao giờ nhìn thấy họ trước đây. Nó cảm thấy rất tự nhiên rằng trong quá trình quen thuộc, mọi thứ trong cuộc sống của chúng ta trở nên kém đi, mang lại ít niềm vui hơn so với trước đây.
    Tôi thường phải chiến đấu với điều đó bởi vì như bạn biết, khi mọi thứ càng trở nên tốt hơn về mặt tài chính, bạn có thể trải nghiệm những nhà hàng sang trọng, những điều đẹp đẽ, những kỳ nghỉ tuyệt vời, những chiếc máy bay đẹp. Tất cả những điều đó. Nhưng trong đó, sự kính sợ và ngạc nhiên bị rút lui.
    Chắc chắn rồi, và tôi nghĩ chúng ta cần phải nỗ lực về điều này. Các nhà Phật học đã hiểu điều này. Cuộn giấy Phật giáo tuyệt vời từ thời trung cổ có hình ảnh của sáu quả hồng, bạn biết đấy, hồng là loại trái cây, nó có phần giống như táo. Chỉ có sáu quả hồng trên một bức tranh vẽ đẹp. Ý tưởng là nhà hiền triết Phật giáo phải nhìn sáu quả hồng đó trong một giờ.
    Người thật sự còn có thể nhìn chúng trong cả ngày, phải không? Chỉ có sáu quả hồng thôi, đúng không? Bạn có thể nói, chờ đã, tôi có thể chuyển kênh khác không? Tôi có thể nhìn vào điều gì khác không? Khả năng chăm chú nhìn vào một điều gì đó và rút ra lợi ích từ nó thực sự là một điều mà chúng ta đánh mất càng lúc càng nhiều khi cuộc sống trở nên chóng mặt hơn.
    Điều cần nhớ là cuộc sống có thể chỉ có thể là như vậy. Nó không phải là vì sự kích thích nhiều hơn mà bạn sẽ cảm thấy hào hứng hơn. Nếu các giác quan của bạn bị tổn thương, nếu bạn không thể rút ra lợi ích từ một quả chanh thì việc có một ngàn quả chanh hay một chiếc xe thể thao sẽ không làm cho bạn trở thành một người biết trân trọng hơn. Mục tiêu là học cách đánh giá cao hơn những gì mà chúng ta đã nhìn thấy, và đó là, bạn biết đấy, chúng ta nói về phòng tập thể dục và các bài tập và các buổi tập, đó là điều mà chúng ta cần phải làm.
    Tôi có nghĩa là, việc học nhìn nhận và biết trân trọng thực sự là một kỹ năng. Bạn có thể điều chỉnh nó lên hoặc xuống và như tôi đã nói, một trong những điều tốt đẹp về các tác phẩm nghệ thuật là chúng là những ghi chép của việc nhìn nhận cẩn thận từ những người khác. Họ có thể không nhìn thấy những điều mà bạn đang nhìn, nhưng nó không chỉ là về những gì bạn đang nhìn, mà là một phương pháp nhìn mà bạn có thể học hỏi.
    Này, bạn đang làm gì với việc lập trình nhiệt kế của chúng ta ở mức 17 độ trong khi chúng ta đang đi làm hoặc đang ngủ? Chúng tôi đang kiểm soát việc sử dụng năng lượng của mình trong mùa đông này với một số mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi nhận được từ Fortis B.C. Ooh tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền để có thể mua những chiếc áo khoác mùa đông đồng bộ. Không, chúng tôi cũng đang kiểm soát toàn bộ việc ăn mặc đồng bộ đó.
    Khám phá những mẹo tiết kiệm năng lượng có chi phí thấp hoặc miễn phí tại fortisbc.com/energysavingtips. Bộ đồ thể thao đồng bộ, làm ơn hãy biết.
    Một hành trình trị liệu – bài học từ trường đời. Tác giả sách bán chạy nhất của The School of Life. Tôi thấy cuốn sách này ở khắp mọi nơi. Tôi thường xuyên vào các hiệu sách và chỉ ước rằng cuốn sách của mình có sự nổi bật như vậy. Một hôm tôi vào Foils và nghĩ rằng bạn có một số bản ký tên ở đó. Tôi đã chọn một bản.
    Vâng, um, tại sao bạn lại viết một cuốn sách có tên là “Hành trình trị liệu”? Um, vì tôi phải nói là bạn đã viết rất nhiều cuốn sách, có hơi quá nhiều. Ý tôi là, điều này không thậm chí là một nửa số chúng. Không, có khoảng 70 cuốn. Cuốn sách này, “Hành trình trị liệu”, um, thực sự theo dõi quỹ đạo của những gì có thể gọi là sự sụp đổ tinh thần hoặc một cuộc khủng hoảng tâm lý từ khoảnh khắc nó xuất hiện cho đến khoảnh khắc phục hồi và sau đó tôi đi vào nhiều ngả rẽ và nhiều, bạn biết đấy, rất nhiều lạc đề. Nhưng cơ bản nó đang nói rằng: Làm thế nào chúng ta có thể giữ cho tâm trí mình an toàn? Làm thế nào chúng ta có thể giúp chúng phục hồi? Um, chúng ta có thể làm gì khi chúng ta đang trong một cuộc khủng hoảng tâm lý? Nó được viết với một tông giọng, tôi hy vọng là sự đồng cảm, lòng tốt và cũng cố gắng mang đến cho mọi người cảm giác về những gì đang xảy ra với tôi, vì thường thì, bạn biết đấy, khi có một sự sụp đổ, chúng ta không biết chuyện gì đang diễn ra. Bạn biết đấy, hôm qua chúng ta còn vui vẻ, nay thì không thể rời khỏi giường. Hôm qua chúng ta có thể kiểm soát bản thân, giờ thì mọi điều chúng ta nói ra đều không có nghĩa gì cả. Vậy tôi nghĩ rằng um, điều này, đây là một người bạn đồng hành trong những gì có thể là một trong những giờ cô đơn nhất của chúng ta.
    Tại sao chúng ta cần cuốn sách này ngay bây giờ, bạn nghĩ rằng trong xã hội? Tôi nghĩ rằng bởi vì… Bạn biết đấy, tôi hi vọng rằng mọi người sẽ nghĩ: Ừm, được rồi. Điều này được viết từ nơi của một người nào đó có lẽ hiểu những gì họ đang nói và những gì tôi đang cảm nhận. Tôi nghĩ rằng chúng ta cần những người bạn đồng hành qua những điều có lẽ cảm thấy rất cá nhân nhưng thật ra, đây là tin tốt, rất chung. Tuy nhiên, bạn biết đấy, tại trường đời, chúng tôi thấy rất nhiều người đang trải qua những điều này và điều mà mỗi người nghĩ là: Tôi cô đơn. Và điều tuyệt nhất bạn có thể nói với mọi người là: Không, bạn không cô đơn. Và lý do họ nghĩ rằng họ cô đơn là, bạn biết đấy, đó là một nghịch lý của con người. Chúng ta chỉ biết về mọi người từ những gì họ chọn để nói với chúng ta nhưng chúng ta biết tâm trí của chính mình từ sự tự phản ánh. Và vì vậy có một khoảng cách nhận thức lớn giữa sự tự hiểu biết và hiểu biết về người khác, và trong khoảng cách đó, sự xấu hổ phát triển. Và có rất nhiều sự xấu hổ xoay quanh bệnh tâm thần, bởi vì như chúng ta đã biết, vẫn còn rất hiếm khi được nhắc đến. Và cuốn sách này nhằm mục đích phục hồi, giáo dục và an ủi.
    Đây là cuốn sách về việc trở nên không khỏe. Hình dung rằng chúng ta đã làm mọi người thất vọng và mất phương hướng cũng như hy vọng. Đây cũng là một cuốn sách về sự chuộc lại, về việc lấy lại chỉ dẫn, khám phá lại ý nghĩa và tìm cách trở về sự kết nối, ấm áp và niềm vui.
    Những cách nào mà chúng ta không khỏe? Ngày càng nhiều, thì bạn biết đấy, rất khó khi tâm trí của bạn hoạt động tốt. Bạn gần như không nhận ra những gì nó đang làm vì nó đang làm rất nhiều điều để giữ cho bạn cảm thấy… Bạn biết đấy, ngay cả từ “bình thường”, đúng không? Bạn cảm thấy thế nào? Tôi cảm thấy bình thường. Vâng, đó là cơ sở của tôi. Đó chỉ là cách tôi là. Đó là kết quả của những gì chúng ta gọi là những món quà, bởi vì khi những món quà đó bị lấy đi, Trời ơi, bạn nhận ra, đúng không? Vì vậy, chẳng hạn, có một điều trong tâm trí của chúng ta, trong một tâm trí hoạt động tốt, mà hơn hoặc kém giữ cho chúng ta đứng vững, đúng không? Có rất nhiều lý do để tất cả chúng ta tuyệt vọng về chính mình. Bạn biết đấy, tại sao tôi lại đứng về phía mình? Tôi đã phạm sai lầm. Tôi không hoàn hảo, v.v. Nhưng hầu hết chúng ta, bạn biết đấy, vào một ngày tốt lành, Steven sẽ nói: Nhìn này, tôi không hoàn hảo. Nhưng bạn biết đấy, tôi ổn. Tôi có thể tiếp tục. Khi bạn không khỏe về mặt tinh thần, năng lực đó bị hỏng và đột nhiên bạn không thể chịu đựng được chính mình. Bạn không thể tha thứ cho chính mình. Bạn biết đấy, có những người không khỏe sẽ nói: 17 năm trước, tôi đã nói điều gì đó với ai đó và tôi không thể tha thứ cho chính mình. Và bạn muốn nói: điều đó đã 17 năm trước, không sao cả. Nhưng họ không thể buông bỏ. Đó chính là căn bệnh. Căn bệnh là không thể buông bỏ một cuộc cãi vã chống lại chính mình bởi vì bạn đã biến mình thành kẻ thù tồi tệ nhất của mình.
    Điều khác mà mọi người quản lý để làm trong một tâm trí khỏe mạnh là phân loại mọi thứ để không phải tất cả những điều có thể có trong tâm trí bạn đều hoạt động trong tâm trí bạn tại một thời điểm nào. Đúng không? Bạn có thể sắp xếp suy nghĩ. Vì vậy, bạn nghĩ, bạn biết đấy, tôi có việc này cần làm. Tôi đang phỏng vấn người này ngay bây giờ. Ngày mai, tôi sẽ ở New York. Còn có chuyện với bà ngoại và cả chuyện với một người bạn, v.v. Nhưng những suy nghĩ đó được sắp xếp theo trình tự. Bạn có thể xếp chúng theo một trình tự hợp lý. Khi sức khỏe bị suy giảm, mọi thứ này đến từ mọi góc độ. Không còn thứ tự nào nữa. Không còn thứ bậc nào. Vì vậy, một điều đã xảy ra 10 năm trước đang diễn tả điều gì đó. Điều đó đang xảy ra ngay bây giờ. Um, điều gì đó rất cấp bách va chạm với điều gì mà bạn biết, bằng lý trí thì không khẩn cấp đến vậy nhưng nó có vẻ khẩn cấp. Và do đó, mọi thứ hợp lý bị sụp đổ. Bạn không thể sắp xếp mọi thứ nữa.
    Có những tiếng nói bắt đầu vang lên, không phải là những tiếng nói thân thiện. Tất cả chúng ta đều có những tiếng nói trong tâm trí. Không nhất thiết là, bạn biết đấy, tôi không đang nói về những tiếng nói tâm thần phân liệt. Nhưng có những tiếng nói, tiếng nói của sự động viên, bạn có thể tiếp tục, chỉ cần, bạn biết đấy. Hoặc không sao đâu, bạn có thể dám chấp nhận rủi ro đó, thường là những tiếng nói tử tế mà chúng ta đã tiếp nhận từ những người tốt xung quanh chúng ta.
    Khi sức khỏe tâm thần suy giảm, chúng ta chỉ có thể nghe thấy những tiếng nói tồi tệ nhất, những tiếng nói bảo chúng ta rằng bạn không xứng đáng ở đây. Bạn đã phạm sai lầm và chúng tôi không muốn bạn ở đây nữa. Điều tốt hơn sẽ là nếu bạn không tồn tại. Những tiếng nói đó không bao giờ ngừng lại và rồi chúng ta gặp rắc rối.
    Chúng ta cần phải giơ cờ trắng. Bởi vì mọi thứ không ổn và đôi khi chúng ta vẫn tiếp tục. Chúng ta giỏi đến mức tiếp tục đến nổi thật khủng khiếp. Một nửa vấn đề là chúng ta tiếp tục quá tốt, bạn biết đấy, chúng ta nửa sống nửa chết trước khi nhận ra rằng có một vấn đề, đúng không? Vì vậy, khả năng để nói, khoan đã, tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Đó là khởi đầu của việc biết cách kêu gọi sự giúp đỡ. Bởi vì khi tâm trí gặp rắc rối, điều nó cần nhất là một tâm trí khác.
    Đó giống như việc hiệu chỉnh, đúng không? Khi bạn đã mất đi sự hiệu chỉnh chính xác, bạn cần một người khác để nói, bạn biết đấy, khi bạn nói: Mọi người ghét tôi, và mọi thứ thật tồi tệ, và những gì tôi đã làm đều không có giá trị. Chỉ cần có một tâm trí khác nói, được rồi, tôi biết bạn cảm thấy thế nào. Hãy suy nghĩ về điều này. Đó chính là, thực sự, bạn là ai, và rồi, bạn biết đấy, dần dần với tình yêu.
    Hãy nhớ rằng mọi người thường bị ốm về tâm lý vì tình yêu. Tôi không có ý nói về mối quan hệ tình cảm, nhưng tất cả những sự không khỏe về tâm thần đều bắt nguồn từ một nơi nào đó nếu bạn quay ngược trở lại, luôn luôn có sự thiếu thốn tình yêu. Luôn luôn có một trải nghiệm nào đó của sự tàn nhẫn theo một cách nào đó, làm tổn thương tâm trí. Và khi mọi người khỏe lại, cũng luôn luôn có một trải nghiệm của tình yêu chữa lành, và có thể là tình yêu, bạn biết đấy, không phải tình yêu lãng mạn mà là tình yêu từ một người bạn, tình yêu từ một nhà trị liệu, tình yêu từ các chuyên gia. Nhưng thực sự, đó là một hành động tình yêu, một hành động tình yêu cứu rỗi chúng ta.
    Vì vậy, vấn đề và thường thì phương thuốc là tình yêu. Giải phóng nguyên nhân và phương thuốc thường là tình yêu. Vâng, được hiểu một cách sáng tạo, không chỉ tình yêu lãng mạn trong nghĩa rộng nhất, bạn biết đấy, bởi vì sự suy sụp về tâm thần thường xuất phát từ một sự tích lũy tàn nhẫn, một sự tàn nhẫn không thể chịu đựng được. Điều đó làm cho cuộc sống trở nên không thể chịu đựng cho người đó, và họ buộc phải hướng sự tức giận ra bên ngoài. Ý tôi là khi bệnh tật trở nên rất nghiêm trọng và bạn có một chứng hoang tưởng, bạn biết đấy, điều có thể xảy ra là mọi người trở nên ám ảnh với ý tưởng rằng mọi người đều chống lại họ, CIA chống lại họ, những người khác đang âm thầm chống lại họ. Thực sự, điều này là hậu quả của một sự tiêu cực nội tâm không thể chịu đựng mà chưa tìm thấy cách nào để xử lý.
    Bạn sử dụng từ “khả năng phục hồi” trong cuốn sách này và tôi nghĩ rằng từ “khả năng phục hồi” thường bị hiểu sai, vì chúng ta nghĩ về khả năng phục hồi như kiểu là hãy cứng rắn lên và bạn biết đấy, hãy chịu đựng. Định nghĩa của bạn về khả năng phục hồi là gì và tại sao điều đó lại là một từ nổi bật trong cuốn sách này?
    Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng khả năng phục hồi thật sự nên tương thích với những điều không hề có vẻ khả năng phục hồi chút nào, những điều nhìn rất tuyệt vọng, rất khiêm tốn, rất gãy đổ thực sự. Vậy nên, đúng, tôi thích bạn và có chút nghi ngờ về việc sử dụng từ “khả năng phục hồi” như thật sự chỉ có nghĩa là một hình thức kiên cường, phục hồi ngay lập tức từ mọi vấn đề.
    Tôi nghĩ rằng điều đó có nghĩa là một sự hiểu biết rộng rãi về mức độ điên rồ có một yêu cầu hợp pháp ngay cả trong một cuộc sống lành mạnh. Về cuối cuốn sách, tôi có một phần nhỏ tôi nói về các mùa. Một số điều đó là hiểu rằng đây là điều bình thường. Đây là một phần của chu trình tự nhiên, không phản đối điều đó. Một số điều như vậy có ích gì? Đôi khi khi mọi người gặp rắc rối về tâm lý, họ sẽ có những thăng trầm, đúng không? Và đôi khi người ta có thể tự nhốt mình lại và họ sẽ nói, tôi hiện đang đau khổ, giờ thì tôi tốt hơn rồi, bạn biết đấy, tôi tốt lên rồi. Và lời khuyên luôn là cẩn thận nhé, cẩn thận với niềm tin rằng bạn đã ổn, niềm tin cứng nhắc rằng quá khứ đã ở sau tôi, bóng tối đã ở phía sau tôi, có thể bắt đầu biến thành một dạng vấn đề, vì điều đó có nghĩa là bạn sẽ không dung thứ cho bất kỳ sự thụt lùi nào.
    Và sự thụt lùi thuộc về sự tiến bộ, giống như những ngày tối tăm thuộc về những mùa tốt. Bạn biết đấy, chúng ta cần một chút điều đó, và thế giới tự nhiên có một cách tuyệt vời nếu chúng ta tinh tế với nó, để nói với chúng ta về các chu trình. Thực sự, những gì chúng ta đang nói đến là tính chu kỳ. Bóng tối sẽ được theo sau bởi ánh sáng. Mùa thu sẽ được theo sau bởi mùa đông, sẽ được theo sau bởi mùa xuân. Tâm trí cũng có những mùa riêng của nó và càng nhiều chúng ta có thể chấp nhận tính chính đáng của những mùa đó, chúng ta càng ít phản đối một số sự trượt vào bóng tối, điều mà đối với nhiều người trong chúng ta đơn giản sẽ không thể tránh khỏi.
    Nếu ai đó lựa chọn mở cuốn sách này và họ đến với trang cuối cùng, bạn hy vọng họ đã học được gì hoặc thu được điều gì từ đó?
    Bằng việc đến trang cuối cùng của cuốn sách này, um, thực sự đồng cảm với sự phức tạp của tâm trí họ, một hiểu biết thực sự rằng không dễ dàng để làm người, rằng không có gì là sự nuông chiều khi, bạn biết đấy, làm việc cho chính mình như bạn đã nói, rằng đây là một nhiệm vụ tẻ nhạt nhưng rất cần thiết. Um, một số công cụ trong đó về cách thực hiện nó từ thực tiễn đến lý thuyết hơn. Có một cuốn sách thực tiễn về cách bạn có thể làm việc trên những phần bị tổn thương nhất của bản thân và tìm thấy một loại sự cân bằng. Um, nhưng nó cũng rất cố ý là một cuốn sách ấm áp, đó là một cuốn sách của sự an ủi và tôi nghĩ rằng đó là điều chúng ta thường bỏ lỡ, chúng ta có thể trở nên quá trí thức trong chủ đề này, nghĩ rằng những người đang gặp rắc rối về tâm lý và chỉ tâm lý học, rằng tất cả những gì họ cần là một số ý tưởng. Bạn biết đấy, nhận được một số ý tưởng và đúng, chắc chắn chúng ta cần ý tưởng, nhưng bạn biết đấy, điều mà chúng ta cũng cần là ấm áp, lòng tốt, um, tình bạn theo một cách nào đó. Giờ bạn có thể nói, ồ, làm thế nào một cuốn sách có thể là một người bạn. Vâng, bạn biết đấy, nhiều người bạn tốt nhất của tôi là những cuốn sách.
    Để tôi nói với bạn, và um, tôi nghĩ rằng hoàn toàn nằm trong phạm vi của một cuốn sách
    để hành động như một người bạn và
    nói với bạn một cách rất đơn giản rằng bạn không đơn độc.
    Bạn đã nói trước đó rằng một người trò chuyện tốt, một người bạn tốt, một người bạn đời lãng mạn tốt là người giúp bạn cảm thấy được lắng nghe và hiểu.
    Và tôi nghĩ đó chính xác là những gì bạn đạt được trong cuốn sách này, điều đó
    rất khó để thực hiện vì sách thường cảm thấy khá khép kín, đặc biệt khi tác giả thông minh như bạn.
    Um, nhưng cuốn sách này thực hiện công việc tuyệt vời,
    trước tiên và quan trọng hơn,
    giúp bạn nhận ra rằng điều bạn đang trải qua theo cách mà bạn đang làm không phải là bằng chứng cho sự thiếu sót của bạn.
    Nó thực sự là bằng chứng cho việc bạn hoàn toàn là một con người và rằng bạn giống như mọi người khác, và qua ống kính đó, bạn có thể cung cấp
    hỗ trợ và một số mẹo thực tiễn về cách
    bạn biết, vượt qua hoặc vươn lên từ tình huống mà chúng ta đều gặp phải trong những mùa khác nhau của cuộc sống mà bạn mô tả.
    Và đó là lý do tại sao nó là một cuốn sách quan trọng như vậy và đó là lý do tại sao nó đã thực hiện rất tốt.
    Um, và nó đang được nhiều người truyền tay nhau.
    Alan,
    Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn hôm nay và cảm ơn bạn vì tất cả những trí tuệ của bạn. Bạn là một người nói tuyệt vời. Tôi đã học hỏi
    Tôi đã quan sát bạn và tôi chỉ nghĩ rằng thật kinh khủng khi bạn biết, um
    Bạn có một cách kỳ diệu để giữ chân người khác với cách mà bạn diễn đạt bản thân. Điều đó thật
    khó tin
    mạnh mẽ và
    nói và nghệ thuật giao tiếp là một
    kỹ năng
    quan trọng,
    một tài năng đáng kinh ngạc để có và bạn có điều đó theo cách hết sức kỳ diệu.
    Nó thật dễ chịu, thu hút và thông minh.
    Và có một sự thơ ca thực sự trong cách mà bạn định hình mọi thứ mà tôi nghĩ chỉ là một siêu năng lực mà tôi rất muốn có nhiều hơn.
    Bạn có, Stephen. Bạn có. Không, nhưng không giống như cách bạn có. Vì vậy, thật tuyệt vời
    chỉ để học hỏi từ cách bạn nói.
    Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi vị khách cuối cùng đặt một câu hỏi cho vị khách tiếp theo mà không biết họ sẽ để lại cho ai.
    Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là
    Ah, thú vị
    Suy nghĩ cuối cùng nào đã giữ bạn thức vào đêm qua?
    Um,
    Suy nghĩ cuối cùng giữ tôi thức vào đêm qua. Um,
    Chà, đêm qua tôi khá lo lắng về việc đến đây.
    Vì vậy, tôi đã không thể ngủ được, nhưng um,
    Bạn biết đấy, tôi thường không thể ngủ. Tôi ngủ có phần
    mỏng manh và tôi nghĩ rằng
    một trong những cách suy nghĩ về điều này là có những suy nghĩ xảy ra giữa đêm mà không thể xảy ra vào bất kỳ thời điểm nào khác
    rằng thực sự có một số suy nghĩ khá quan trọng thường liên quan đến
    Những điều mà bạn thậm chí không biết là bạn đang lo lắng nhưng đêm dạy cho bạn, đó là trường học của đêm.
    Bạn biết không, và và tôi đã từng rất
    rất thiếu kiên nhẫn,
    Um, mất ngủ.
    Vì vậy, tôi đã từng thức dậy và nghĩ ồ trời ơi. Tôi không thể tin rằng tôi vẫn còn thức. Thật khó chịu biết bao, giờ tôi đang nghĩ
    Có thể có điều gì đó để học ở đây. Có lẽ tâm trí của tôi đang cố gắng dạy tôi điều gì đó.
    Um, và nó có thể không phải là điều gì đó hoàn toàn chấn động. Tôi không nói rằng
    Nhưng nó có thể chỉ là điều gì đó có thể chỉ như ồ, tôi thực sự yêu thích điều này hoặc tôi nghĩ tôi nên thực sự tránh xa điều đó.
    Hoặc đây thực sự là điều đẹp hoặc bất kỳ điều gì, điều gì đó như một sự công nhận của đêm.
    Và vì vậy, tôi đã trở thành một người
    không phải là người ngủ tốt hơn, nhưng có lẽ là điều gì đó còn quan trọng hơn, một người mất ngủ tốt hơn.
    Tại sao bạn lại lo lắng về việc đến đây? Chúng tôi là những người thân thiện mà.
    Tôi biết bạn là như vậy. Um, tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, chúng ta đã nói rất nhiều về mong đợi, phải không? Um, và
    Bạn biết đấy, nếu podcast của bạn chỉ có một người nghe
    Và chúng ta chỉ đi xuống quán rượu thì thật là tuyệt vời nếu bạn gọi cho tôi và nói
    Chúng tôi hủy bỏ chương trình, nhưng chúng tôi chỉ sẽ đi xuống quán rượu. Uh, tôi đã ngủ như một đứa trẻ.
    Chà, bạn chắc chắn đã vượt qua tất cả mong đợi của tôi và đó là một vinh dự và đặc quyền thực sự khi bạn chọn đến đây.
    Vì vậy, cảm ơn bạn rất nhiều về điều đó và trí tuệ của bạn. Tôi chắc chắn rằng nó đã ảnh hưởng đến hàng triệu người
    Không chỉ trong vài thập kỷ qua, mà cả trong cuộc trò chuyện này mà tôi đoán bạn sẽ không bao giờ được thấy, vì vậy, thay mặt cho họ
    Cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn, Stephen.
    Bạn có cần một podcast để nghe tiếp theo không? Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những người thích tập này
    Cũng có xu hướng yêu thích một tập gần đây khác mà chúng tôi đã thực hiện.
    Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong phần mô tả bên dưới. Tôi biết bạn sẽ thích nó.
    [Nhạc]
    [Nhạc]
    [Nhạc]
    (Nhạc sôi động)
    – Rất sớm thôi, bạn sẽ ở trong bồn nước đá với tôi.
    – Nhưng tôi không thích lạnh.
    – Không sao cả.
    – Woo!
    – Vâng!
    – Woo!
    – Ôi trời ơi.
    – Hãy giữ nhịp thở của bạn.
    – Wem Hop đã nhiều lần thách thức logic.
    – Anh ấy có khả năng chịu đựng cái lạnh cực độ
    và thậm chí đã chạy lên đỉnh Everest trong bộ đồ lót.
    – Anh ấy đã chứng minh rằng chúng ta đều có khả năng vượt qua
    tâm trí và cơ thể của mình vượt xa những gì được cho là có thể.
    – Họ gọi tôi là người đàn ông băng.
    – Mục đích của cuộc sống là gì?
    – Hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe.
    – Phần còn lại chỉ là nhảm nhí.
    – Nhưng xã hội này đang bệnh hoạn
    và chúng ta không thể đối phó với căng thẳng.
    Nó làm chúng ta kiệt quệ.
    Nhưng nếu chúng ta lắng nghe cơ thể của mình,
    chúng ta có thể thay đổi điều đó thông qua khoa học.
    – Vậy bước đầu tiên là gì?
    – Các bài tập thở.
    – Đó là về việc xử lý cảm xúc của chúng ta
    và cảm nhận rằng chúng ta đang kiểm soát nó.
    Dù có chuyện gì xảy ra, nhưng chúng ta chưa bao giờ học
    trong trường cách làm điều đó.
    Tiếp theo, thông qua sức mạnh của tâm trí,
    chúng ta học cách làm cho những cảm giác tiêu cực
    trở thành bệnh tật biến mất.
    – Bạn đã bị tiêm E. coli.
    Bạn không có phản ứng miễn dịch tiêu cực.
    Bạn đã lấy tình nguyện viên, đào tạo họ về kỹ thuật của bạn
    và khi họ bị tiêm,
    phản ứng của họ tương tự như của bạn.
    – Tất cả những điều đó có thể xảy ra?
    – Bạn làm điều đó như thế nào?
    Đầu tiên, chúng ta phải…
    – Wem, có bao giờ có thời điểm nào
    mà nỗi đau thậm chí còn quá sức đối với bạn không?
    – Vợ tôi đã tự sát.
    – Và điều đó dẫn đến trầm cảm
    và tôi không thể làm gì cả.
    – Có rất nhiều người đang trải qua
    các hình thức đau buồn khác nhau.
    Bạn sẽ nói gì với những người đó?
    – Cách duy nhất để phá vỡ điều đó là…
    – Wem.
    – Vâng.
    – Sứ mệnh của bạn là gì?
    – Sứ mệnh của tôi là mang lại tình yêu và sức mạnh.
    Rất đơn giản, nhưng qua khoa học.
    Vì vậy, không có sự suy đoán nào về điều đó.
    Trong tất cả những bài hát bạn nghe,
    ♪ Tình yêu là sức mạnh lớn nhất ♪
    và tất cả những điều đó, bạn biết không?
    Nhưng chúng ta nên có khả năng cảm nhận nó.
    Và vì chúng ta không thể cảm nhận điều đó nữa
    do bị tiêu thụ quá nhiều bởi chủ nghĩa tiêu dùng,
    trong cuộc sống hàng ngày rất bận rộn và căng thẳng,
    chúng ta bị lẫn lộn trong tất cả những điều đó.
    Chúng ta đang cạn kiệt năng lượng của mình.
    Năng lượng của chúng ta đang bị rút cạn qua một hệ thống
    đang phân chia sự giàu có một cách không công bằng.
    Và vì vậy, mọi người không thể sử dụng năng lượng của mình
    để mang lại những giá trị đúng đắn trở lại trong gia đình,
    đó là sự kiên nhẫn, sự đồng cảm,
    sự sáng tạo, tình yêu, được hòa quyện bởi hạnh phúc,
    sức mạnh và sức khỏe.
    Vì vậy, vì có sự nhầm lẫn trong lĩnh vực đó,
    đó là lý do tại sao tôi nghĩ, này, tôi sẽ bắt đầu từ đâu đó.
    Ở đây và bây giờ, tôi sẽ thay đổi thế giới.
    Và tôi thấy những cuộc chiến tranh, tôi thấy sự bất hạnh,
    tôi thấy trầm cảm, tôi thấy ô nhiễm,
    tôi thấy sự lạm dụng, tôi thấy tất cả những điều đó.
    Và mọi người nghĩ rằng điều đó là bình thường.
    Và chúng ta phải tuân theo những thực tế đó.
    Và tôi nghĩ, không, điều đó là bệnh hoạn.
    Và những gì tôi sẽ làm về điều đó,
    tôi sẽ bắt đầu nhìn, tìm kiếm, bên trong.
    Bởi vì tôi nghĩ mỗi người mẹ trên thế giới
    nên có khả năng mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe
    cho con cái của họ và giữ nó ở đó.
    Vì vậy, đó là sứ mệnh của tôi để mang lại điều đó.
    Và vì không ai lắng nghe một người như tôi
    nói điều đó từ trên mái nhà,
    này, chúng tôi sẽ giúp bạn, tình yêu là sức mạnh và tất cả những điều đó.
    Đó là lý do tại sao tôi đi qua khoa học.
    Nhưng trước tiên, tôi đã bước vào cái lạnh.
    Và cái lạnh mà tôi gặp vì một cách trực giác,
    tôi cảm thấy, này, cái lạnh có thể làm giảm suy nghĩ của tôi.
    – Có điều gì về bản chất của xã hội
    khi bạn nhìn ra xã hội vào lúc này
    khiến bạn buồn hoặc lo lắng?
    Có điều gì về cách chúng ta sống,
    cách chúng ta đã xây dựng cái gọi là xã hội này?
    – Vì vậy, xã hội là một cách rất phức tạp và cơ hội
    qua thời gian, không ai có thể truy tìm
    nơi mà các vấn đề phát sinh, nó đã xuất hiện như thế nào.
    Nó quá phức tạp, quá rối rắm bây giờ.
    Và ở đó, tôi nói, này, được rồi, hãy nhìn vào thiết lập.
    Điều này có hoàn hảo không?
    Có phải đây là thiên đường không?
    Không, không có gì sai với kiến thức,
    sự hiểu biết và trí tuệ của chúng ta, nhưng cách chúng ta sử dụng nó,
    chúng ta phải thay đổi ý thức của mình.
    Và ý thức của chúng ta là cách chúng ta cảm nhận.
    Cảm nhận là những gì chúng ta thấy và những gì chúng ta có thể đối phó.
    Và chúng ta không thể đối phó với căng thẳng đang đến trong cuộc sống của mình. Nó tiêu tốn chúng ta, nó làm chúng ta kiệt sức. Và chúng ta ở đó, và hãy nhìn xem chúng ta có thể làm gì. Chúng ta có thể đi đến mặt trăng, chúng ta có thể đi đến sao Hỏa, chúng ta có thể xây cầu, chúng ta có thể tạo ra trí tuệ nhân tạo, tất cả những điều đó. Nhưng chúng ta không thể tạo ra hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe. Chúng ta cần một sự khởi đầu mới, vì vậy hãy dừng lại một cách mạnh mẽ trong thế giới này và nâng cao nhận thức của chúng ta để trở nên tốt đẹp với nhau, không phải để cạnh tranh.
    – Nếu tôi là một cá nhân đang lắng nghe điều này và tôi làm theo phương pháp của bạn, bạn có thể hứa với tôi điều gì sẽ xảy ra trong cuộc sống hàng ngày của tôi?
    – Nhiều năng lượng hơn. Đó là điều đầu tiên, thứ hai, bạn sẽ cảm nhận được cuộc sống của chúng ta. Mục đích của việc sống là gì? Đó là cuộc sống, để yêu cuộc sống như nó vốn có. Trong sáng, không có suy nghĩ, không có sự nhầm lẫn. Nó không ở đó, chỉ cần cảm thấy mình đang sống. Khi bạn thức dậy từ giường, bạn cảm thấy ổn. Đó là một ngày mới, tôi sẽ làm gì? Hôm nay tôi sẽ thay đổi thế giới vì tôi cảm thấy thật tốt. Và ngay cả khi tôi không hoàn toàn sẵn sàng ngay bây giờ, tôi biết nó đang đến và tôi muốn điều đó. Tôi muốn điều đó rất nhiều. Và bạn biết không, nó được gọi là mục đích. Và tôi đang sống với mục đích đó. Và mục đích đó mạnh mẽ hơn cả suy nghĩ của tôi. Và xã hội này không được điều khiển để thực hiện mục đích của từng cá nhân. Nó để duy trì xã hội, hệ thống được kiểm soát bởi một vài người. Tất cả năng lượng, để làm gì? Hạnh phúc ở đâu? Sức mạnh ở đâu? Sức khỏe ở đâu? Mỗi ngày khi tôi sống với mục đích của mình và tôi muốn thay đổi thế giới, tôi muốn mang lại tình yêu và sức mạnh. Và tôi đang làm điều đó với sự chính xác toán học, với nhiệm vụ không thể thực hiện. Những điều mà tôi đã tìm thấy, mà tôi đã thử nghiệm trong các nghiên cứu so sánh khoa học, cho thấy rằng đột nhiên chúng ta có nhiều quyền kiểm soát hơn. Thay vì bị hệ thống kiểm soát, áp bức mục đích của chúng ta, năng lượng cuộc sống của chúng ta, và kết nối với mục đích đó. Nó giống như tình yêu, khi bạn cảm thấy tình yêu dành cho người phụ nữ của bạn, cho tình yêu của bạn, cho tình dục của bạn, cái này, cái kia. Bạn không nghĩ rằng đó là sức mạnh.
    Và sức mạnh đó bạn nên có thể sống
    và cảm nhận về chính cuộc sống mỗi ngày.
    Nhưng chúng ta bị chặn quá nhiều.
    Đi vào cái lạnh sẽ đưa bạn ra khỏi cái não suy nghĩ này.
    Nó đưa bạn trực tiếp vào phần sâu nhất của não.
    Bởi vì bạn đang làm điều đó, đi vào cái lạnh,
    thì nó cần phải được kích hoạt,
    phần sâu nhất của não, phần sinh tồn,
    thân não, để chiến đấu với nguy hiểm của cái lạnh.
    Nhưng nó ở đó.
    Và một khi nó ở đó, và bạn đang làm điều đó,
    bạn đang kết nối.
    Có phải đó là một phần trong những gì bạn đang nói không?
    Cách mà chúng ta sống cuộc sống của mình hơi quá thoải mái.
    Vì vậy, chúng ta không đạt được những cấp độ sâu hơn của não.
    Chúng ta kiểu như, và chúng ta đang tối ưu hóa
    sự khó chịu ra khỏi cuộc sống của mình trong mọi cơ hội chúng ta có.
    Vâng, từ mọi, bạn biết đấy, tôi đã đến đây hôm nay bằng một chiếc xe ấm áp.
    Tôi đã đến một tòa nhà ấm áp, tôi đã có một vòi sen ấm áp.
    Rất sớm bạn sẽ ở trong bồn tắm đá với tôi.
    Nó sẽ rất tuyệt, bạn biết đấy, nó sẽ rất tuyệt.
    Nhưng sự khác biệt là chúng ta chọn nếu chúng ta đi vào cái lạnh
    và cái lạnh sẽ không đến với chúng ta.
    Chúng ta giải quyết vấn đề trước khi nó phát sinh trong chúng ta.
    Với cái lạnh, đó là một sức mạnh rất tiêu cực, hung hãn
    được áp đặt lên cơ thể chúng ta.
    Nó là một tác động.
    Khi bạn nói nếu chúng ta đi vào cái lạnh trước khi cái lạnh đến với chúng ta,
    đó có phải là một phép ẩn dụ cho cuộc sống không?
    Bạn có phải không? Vâng.
    Được rồi, bạn có nghĩa là chúng ta đi, chúng ta đặt mình vào sự khó chịu.
    Và nếu chúng ta không làm vậy, thì cuộc sống của chúng ta sẽ gặp phải sự khó chịu theo những cách khác.
    Và sau đó chúng ta không chuẩn bị.
    Vâng.
    Và nhiều người có thể ổn với điều này.
    Trong hệ thống này, nhưng nhiều người khác thì không ổn với điều này.
    Và cho những người đó, chúng ta đứng lên, chúng ta những người có sự giàu có của việc tồn tại và cảm thấy ổn.
    Tuyệt vời, đó là sự giàu có.
    Chúng ta nên có thể đứng lên cho những người không thể.
    Wim, khi nào điều này bắt đầu?
    Khi nào điều này bắt đầu với bạn?
    Bởi vì nhiều người mà tôi gặp trong chương trình này, bạn biết đấy,
    những hành trình ban đầu của họ hoặc những khoảnh khắc then chốt trong cuộc sống của họ.
    Có thể được truy nguyên từ khi họ khoảng 12 hoặc 13 tuổi. Nhưng hành trình của bạn bắt đầu sớm hơn nữa. Chiếc domino đầu tiên ngã xuống dường như là khi mẹ bạn sinh ra bạn. Ồ, đúng vậy. Một cách vô thức, nó bắt đầu từ lúc tôi chào đời. Mẹ tôi nói rằng tôi là một trong những cặp song sinh không mong đợi vào thời điểm đó. Chúng tôi không có siêu âm và tất cả những công cụ này. Vì vậy, họ không biết rằng có một em bé song sinh khác ở đó. Chính xác. Và vì vậy, tôi gần như được sinh ra quá muộn. Họ phát hiện ra tôi gần như quá muộn. Và tôi đã ra ngoài trong khi họ đang đẩy giường của mẹ tôi đến phòng phẫu thuật ở hành lang, như màu tím, vì gần như bị ngạt thở, ra ngoài trong cái lạnh của hành lang. Rất chấn thương. Nó bắt đầu từ đó. Nó bắt đầu với một chấn thương. Và cho phép tôi nói với bạn, tôi đã trở thành một người tìm kiếm vì chấn thương đó. Con người trở thành những người tìm kiếm. Nếu họ có những chấn thương sâu sắc, họ sẽ luôn tìm kiếm sự bù đắp, luôn cố gắng tìm kiếm sự nhẹ nhõm theo cách này hay cách khác, không trực tiếp đối diện với chấn thương, mà gián tiếp vượt qua nó. Và họ không biết rằng điều đó ảnh hưởng trực tiếp, sâu sắc đến hành vi của bạn trong cuộc sống. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng tôi rất rõ ràng về điều này. Mẹ bạn đã sinh hai cặp song sinh giống hệt nhau. Và các bác sĩ chỉ biết rằng có một em bé ở đó. Vì vậy, khi họ hoàn thành việc sinh em trai của bạn, em trai giống hệt bạn, họ đã tiếp tục với quy trình. Và rồi vào phút cuối, khi họ đang ở trong hành lang, họ phát hiện ra có một em bé khác ở đó. Và em bé khác chính là bạn đang gặp nguy hiểm. Và từ toàn bộ trải nghiệm chấn thương đó, bạn cảm thấy rằng điều đó đã thể hiện một chấn thương mà biến bạn thành một người tìm kiếm, tìm kiếm câu trả lời về vũ trụ, từ chối cách suy nghĩ thông thường. Và điều đó dẫn chúng ta qua một thời thơ ấu rất tò mò cho đến điểm mà bạn mô tả ở tuổi 17, nơi bạn đứng bên một hồ rất, rất lạnh ở Amsterdam và bạn cảm thấy được gọi để nhảy vào hồ đó. Vâng, vâng, được gọi và được gọi.
    Không có từ nào để miêu tả điều đó vì bạn được dẫn dắt bởi trực giác. Bạn được dẫn dắt bởi cách mà cơ thể có thể giải quyết mọi thứ bên trong, vì bạn không thể liên hệ bằng cách suy nghĩ về những gì đang diễn ra. Bởi vì tôi đã là một đứa trẻ vào thời điểm đó, nhưng điều đó luôn cản trở tôi. Nó khiến tôi trở thành một người tìm kiếm. Và vào khoảnh khắc đó, khi tôi bước vào, tôi chỉ đơn giản là theo đuổi trực giác. Đó là một cảm giác và tôi cảm thấy đây chính là điều tôi đang tìm kiếm như một người tìm kiếm. Trực giác của tôi đã dẫn tôi đến việc bước vào nước đó để gặp gỡ chấn thương của mình. Và điều đó kích hoạt một khả năng bẩm sinh của chúng ta để đối phó và xử lý mọi thứ đang diễn ra trong sâu thẳm của bộ não, trong những mô sâu thẳm được lưu trữ, nơi có chấn thương hiện diện, mà chúng ta chưa học cách tiếp cận. Lần đầu tiên bạn bước vào nước lạnh. Đúng vậy. Bạn có phản ứng như tôi phản ứng khi tôi bước vào nước lạnh bây giờ không? Bạn có biết không? Tuyệt đối không. Tôi đã ngạc nhiên và bạn sẽ đi cùng tôi sau này. Đúng vậy, bạn sẽ không đi theo cách mà bạn vừa thể hiện. Chúng ta sẽ đi như bạn sẽ mỉm cười thật đẹp như bây giờ. Đúng vậy. Và đi cùng tôi. Và sẽ có một khoảnh khắc mà bạn sẽ cảm thấy một chút gì đó. Nhưng tôi ở đó. Chúng ta ở đó. Bạn là anh trai của tôi. Bạn là chú của tôi. Tôi là gia đình của bạn. Tôi muốn bạn cảm thấy tốt. Tôi muốn bạn, tôi ở đây để làm cho bạn mạnh mẽ, mạnh mẽ. Điều đó có nghĩa là ở lại trong mắt cơn bão khi nó là khi căng thẳng nhất khi bạn lần đầu tiên bước vào nước lạnh, bạn đã nói rằng nó dường như đã trả lời nhiều câu hỏi tâm linh của bạn. Đúng vậy, tất cả những câu hỏi tâm linh nào đã được trả lời khi bước vào nước lạnh lần đầu tiên, tất cả những gì đã được tuyên truyền bởi tất cả các tôn giáo, tất cả các môn học và giáo lý huyền bí rằng Niết bàn và Giác ngộ, Chi, Chi, Prima, bất cứ điều gì họ gọi tên, rằng đó chỉ là tâm trí của chúng ta. Hãy cảm thấy mạnh mẽ. Hãy mạnh mẽ. Hãy khỏe mạnh. Hãy hạnh phúc. Chỉ cần vô điều kiện. Đó là những gì tôi cảm thấy vào khoảnh khắc đó. Đây chính là điều. Và không phải là những từ đã đến với tôi.
    Đó là một sự mở lòng thuần khiết của cảm xúc mà không bị gián đoạn bởi suy nghĩ.
    Trong nhiều, nhiều năm, bạn đã sống như một người chiếm đất.
    Có phải từ 17 đến khoảng 20, khoảng giữa 20 tuổi bạn đã sống như một người chiếm đất không?
    Tám năm.
    Đó là khoảng thời gian tốt nhất trong cuộc đời tôi.
    Không có tiền bạc gì cả.
    Tôi sống trong xã hội, nhưng lại sống bên ngoài xã hội, bên ngoài.
    Tôi không có tiền.
    Tôi sống nhờ những mảnh vụn của chợ.
    Và tôi yêu điều đó.
    Đó là thời gian tiệc tùng, là bữa tiệc mỗi ngày với tất cả những người khác
    là những người tư tưởng tự do.
    Đừng nghĩ đến thời gian.
    Hãy có một kỳ nghỉ, một kỳ nghỉ theo cách mà hệ thống
    duy trì bản thân thông qua các mô hình, thông qua một cách suy nghĩ nhất định.
    Nếu bạn chỉ để nó một thời gian, bạn bắt đầu nghĩ rằng những suy nghĩ và cảm xúc
    có thể xuất hiện mà không có chiếc mũ bảo hiểm này, chiếc mũ bảo hiểm nặng nề,
    đang làm gián đoạn dòng chảy của bạn, sự tồn tại của bạn, sự biểu đạt của bạn.
    Và rồi bạn không thể tin tưởng vào sự biểu đạt đó.
    Bạn bị lạc.
    Bạn đang mất đi bản thân mình.
    Ở đó, tôi có thể tự do suy nghĩ mà không cần phải suy nghĩ về điều đó.
    Tôi đã chơi guitar trong những hành lang.
    Tôi đã tập yoga, tất cả những tư thế trong sân.
    Cởi trần vào mùa đông.
    Tôi trở nên mạnh mẽ đến mức nào.
    Nếu bạn chỉ để cho sức sống thể hiện bản thân, bạn trở nên mạnh mẽ đến mức nào.
    Sức sống là gì đối với bất kỳ ai không biết?
    Ai cũng có nó, như ở đây và ngay bây giờ.
    Nếu tôi, như tôi đã nói trước khi chúng ta vào podcast này,
    người đàn ông 76 tuổi này, và ông ấy đang chịu đựng căn bệnh Lyme.
    Và ông ấy muốn leo Kilimanjaro trong thời gian kỷ lục
    mà không có bất kỳ kinh nghiệm nào về leo núi.
    76 tuổi, bệnh Lyme, đang chịu đựng.
    Với tình trạng đó, làm một ngọn núi, mà thường thì mất
    từ năm đến chín ngày, mặc đầy đủ quần áo,
    bởi vì ở độ cao 6.000 mét thì thật sự lạnh.
    Và có ít hơn một nửa lượng oxy.
    Vì vậy, cái lạnh càng đến mạnh mẽ hơn.
    Và ở đó, tôi đã thấy một sức sống.
    Sức sống của ông ấy rất quyết tâm leo cùng tôi
    một nhiệm vụ không thể, về mặt sinh lý là không thể.
    Bởi vì thường thì mất từ năm đến chín ngày,
    Ông ấy đã làm điều đó trong 31 giờ, ở tuổi 76.
    Điều gì khác ngoài sức sống của cuộc đời?
    Bạn không bao giờ nghĩ rằng chỉ cần chấp nhận thử thách.
    Ông ấy có một cảm giác sâu sắc bên trong mình.
    Tôi không biết mình phải làm gì.
    Nhưng người này đang nói rằng ông ấy muốn leo lên Kilimanjaro vượt qua
    các giới hạn sinh lý theo khoa học.
    Và tôi cảm thấy, tôi cảm thấy điều gì đó.
    Đó chính là sức sống của bạn đang nói với bạn,
    điều muốn tự do.
    Ông ấy đã mắc bệnh Lyme.
    Ông ấy đã ở trong hệ thống, luôn tuân thủ mọi thứ.
    Và đột nhiên với một rối loạn tự miễn,
    ông ấy không thể kiểm soát chút nào.
    Và ông ấy đã ở đó.
    Vì vậy, ông ấy cảm thấy điều tương tự như tôi đã cảm thấy khi tôi 17 tuổi
    đi vào tòa án.
    Ông ấy đã đi cùng tôi và leo lên Kilimanjaro trong 31 giờ,
    không phải năm đến chín ngày, mà là 31 giờ.
    Đó chính là sức sống.
    Sức sống của chúng ta có khả năng nhiều hơn
    so với những gì chúng ta quen thuộc.
    Tại sao chúng ta không biết điều đó?
    Tại sao chúng ta không tin điều đó?
    Tại sao chúng ta không sống cuộc sống của mình với quan điểm
    rằng chúng ta có thể leo lên ngọn núi?
    Chắc chắn rồi, vì chúng ta được dẫn dắt để tin rằng
    chúng ta phải phục vụ trong những hệ thống không nhất thiết
    phục vụ linh hồn của chúng ta.
    Và chúng quá áp đảo về mặt tâm lý
    hệ thống, hệ thống giáo dục, v.v.
    Nó áp đảo đến mức chúng ta không có cách nào
    để thoát khỏi ý thức hẹp hòi mà chúng ta đã rơi vào.
    Chúng ta nghĩ rằng sự nghiệp làm cho chúng ta hạnh phúc.
    Xe cộ làm cho chúng ta hạnh phúc.
    Tiền bạc làm cho chúng ta hạnh phúc.
    Danh tiếng và tên tuổi và tất cả những điều đó làm cho chúng ta hạnh phúc.
    Tôi là người hạnh phúc nhất khi tôi ở trong tòa án mà không có gì.
    Bạn thực sự là người vô gia cư sống chỉ bên ngoài.
    Vâng, vâng.
    Một tòa án là nơi bạn có điện và chỉ có vậy.
    Và bạn phải trả tiền cho máy sưởi.
    Vì vậy, bạn phải tìm cách để trả, nói, cái gì đó?
    70 bảng một tháng.
    Và bạn đã sống với rất nhiều người khi bạn đang chiếm giữ.
    Vâng.
    Thật tuyệt vời.
    Ý tôi là, chúng ta không cần quá nhiều,
    nhưng đã được tuyên truyền rằng chúng ta cần một ngôi nhà.
    Mọi người đều cần một khoản vay thế chấp và bạn phải phục vụ khoản vay thế chấp đó.
    Bạn phải làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều và chúng ta trở thành nô lệ.
    Nô lệ của hệ thống, cuối cùng tạo ra khá nhiều căng thẳng và chúng ta chỉ có thể tồn tại,
    không thể thể hiện bản thân một cách sáng tạo như những gì chúng ta thực sự là.
    Một lựa chọn thực tế là gì, Wim?
    Tôi đã sống trong xã hội đó.
    Đầu tiên, tôi sống bên ngoài qua việc ở trong một ngôi nhà chiếm đóng.
    Điều đó đủ để tôi có được bản sắc riêng của mình liên kết với suy nghĩ, tâm trí của tôi.
    Và sau đó tôi bước vào xã hội.
    Đó là một thời gian khủng khiếp vì đột nhiên tôi phải sống trong một căn hộ với các con.
    Và vợ tôi đã suy giảm tinh thần và cô ấy đã tự kết liễu đời mình vào năm ’95
    khi cô ấy nhảy từ tầng tám xuống.
    Đó là cuộc sống mà tôi đã sống và xã hội cứ tiếp tục như một chuyến tàu.
    Nó không có cảm xúc, nó không có cảm giác.
    Wim, về điều đó, bạn 22 tuổi.
    Bạn yêu một người phụ nữ mà bạn mô tả là tình yêu của đời mình.
    Ôi, đó là cô ấy, đúng vậy, Olaya.
    Ôi, nhìn cái này.
    Ôi, đúng rồi, sweetheart.
    Một linh hồn tuyệt vời, rất biểu cảm, rất nói chuyện với mọi người, rất cởi mở.
    Và rồi vào những bóng tối trong tâm trí của chính cô ấy và chức năng của não bộ.
    Điều đó dẫn đến sự trầm cảm của cô ấy và sau đó trở nên hưng cảm và rồi tâm thần phân liệt.
    Và rồi tệ hơn, ngày càng tệ hơn.
    Chúng tôi đã ở bên nhau 15 năm.
    – Bạn gặp cô ấy trong ngôi nhà chiếm đóng đó? – Trong ngôi nhà chiếm đóng, đúng vậy.
    Ừ, thật tuyệt vời.
    Ừ, thật ngây thơ.
    Tất cả đều rất ngây thơ và tôi gọi cô ấy là một con bướm.
    Mariposa trong tiếng Tây Ban Nha và một con bướm vì cô ấy ở khắp mọi nơi.
    Một sinh linh rất nhẹ nhàng.
    Liệu tôi có yêu hay đã yêu?
    Tôi nghĩ là cái sau.
    Và chỉ có cách mà tâm trí cô ấy bị rối loạn qua điều này, ừ, có phải là xã hội không?
    Có phải là áp lực không?
    Có phải là sự nghiệp không?
    Điều gì vậy?
    Một yêu cầu?
    Bởi vì đây là một ánh sáng, một sinh linh của ánh sáng.
    Bạn đã gặp cô ấy trong ngôi nhà chiếm đóng đó.
    Bạn đã có hai đứa trẻ cùng nhau.
    Đúng vậy, trong ngôi nhà chiếm đóng và hoàn toàn ổn.
    Và tuyệt vời, ừ, đẹp đẽ.
    Những đứa trẻ đó hiện đang làm việc với tôi.
    Chúng tôi có một công ty quốc tế toàn cầu.
    Khi nào bạn nhận ra rằng sức khỏe tâm thần của cô ấy đang xấu đi?
    Ôi, có lẽ là quá muộn.
    Đó là một quá trình giảm sút trong cô ấy, nơi cô ấy đang mất kiểm soát.
    Và tôi không có cách nào thực sự để chăm sóc cho điều đó.
    Cô ấy đã trở về Pamplona.
    Cô ấy có nguồn gốc Tây Ban Nha và cô ấy ở đó với gia đình.
    Cô ấy đã ở bên gia đình trong nhiều tháng và rồi trở về làm mẹ trong hai ngày, rồi đột nhiên lại sụp đổ và cảm thấy rất tồi tệ.
    Và đúng, như một gánh nặng, nhưng chúng tôi yêu cô ấy, tất nhiên rồi.
    Chúng tôi đang cố gắng sống sót.
    Chỉ sau đứa trẻ thứ tư, cô ấy muốn có thêm một đứa trẻ, nhưng tôi đã nói, “Không, bạn phải trở nên tốt hơn.
    Bạn phải trở nên khỏe mạnh.”
    Và cô ấy đã nói, “Bạn đã thắng.”
    Đó là một tháng trước khi cô ấy tự kết thúc cuộc sống của mình.
    Thấy đấy, tôi đã làm việc như một hướng dẫn viên núi ở Pyrenees để kiếm tiền, và tôi cũng rất thích điều đó.
    Tôi yêu thiên nhiên.
    Nhưng rồi, cô ấy đã hôn tạm biệt các con trước khi nhảy xuống hoặc buông tay từ tầng tám.
    Bạn đã nhảy từ một tòa nhà cao tám tầng.
    Đúng vậy.
    Ý tôi là, điều đó gần như cần rất nhiều can đảm để làm như vậy.
    Bạn phải rất tuyệt vọng nếu làm điều đó.
    Và đó là điều không thể vượt qua.
    Phần của tôi, khi tôi 12 tuổi, thế giới thật bệnh hoạn, trầm cảm, bóng tối, chiến tranh, ô nhiễm, v.v.
    Tất cả những điều đó, tôi sẽ làm điều gì đó về nó.
    Vào thời điểm đó, tôi không thể làm gì cả.
    Vì vậy, nó đã trở thành một thất bại.
    Nó đã biến tôi thành một người tuyệt vọng.
    Nó đã biến tôi thành một người trầm cảm.
    Nhưng tôi không có thời gian để trầm cảm.
    Tôi phải chăm sóc bốn đứa trẻ.
    Một mình?
    Một mình, với gần như không có tiền.
    Vì vậy, thực sự đó là nơi cái lạnh xuất hiện, không phải như một sức mạnh tiêu cực.
    Cái lạnh mạnh hơn tâm trí của bạn, hơn cả suy nghĩ của bạn.
    Nó làm cho chiều sâu của bộ não bạn hoạt động.
    Và chiều sâu của bộ não bạn là nơi, là hiệu thuốc.
    Đó là hiệu thuốc, là người chữa lành cho sự tồn tại của chúng ta, mà chúng ta đã ngắt kết nối quá nhiều.
    Bởi vì chúng ta thường tìm đến thuốc, thuốc men, hoặc đi gặp bác sĩ nếu có điều gì xảy ra với chúng ta. Chúng ta không tự mình giải quyết. Tôi không thể tưởng tượng nổi nỗi đau. Tôi không thể tưởng tượng nổi nỗi đau khi có tình yêu của cuộc đời mình, một người đang suy sụp, có bốn đứa trẻ cùng tôi, nhưng rồi lại tự kết thúc cuộc sống của mình. Nỗi đau thương. Ồ, đúng vậy. Nỗi đau thương không có chỗ cho nó. Vâng, những suy nghĩ đau đớn suốt cả ngày dài có cách để đè nặng lên một người, lên tôi. Và vâng, cách duy nhất để phá vỡ điều đó là bước vào nước lạnh. Đó là, vâng, ý tôi là, vào thời điểm đó, bạn chỉ đang sống sót. Và điều đó cho bạn một chút không gian thoát khỏi những suy nghĩ đau đớn này. Nó thật đau đớn. Và vào thời điểm đó, bạn bị choáng ngợp bởi tất cả những điều đó, đến nỗi bây giờ tôi có thể nói về nó. Nhưng lúc đó, tôi đang ở giữa nó. Bạn có nhớ bạn đang ở đâu khi nhận được cuộc gọi đó không? Có. Chính xác. Và tôi đang làm việc với một nhóm người trên núi. Vào thời điểm đó, bạn có những buồng điện thoại ở khu cắm trại. Ở khu cắm trại nơi chúng tôi ngủ cùng nhóm. Và ở đó tôi nhận được cuộc gọi từ anh trai của cô ấy. Và vâng, không chỉ là sốc, bạn không biết phải nói gì. Bạn thậm chí không thể khóc. Nỗi đau thương đến sau, những suy nghĩ về nó, khả năng suy ngẫm về nó và có cảm xúc về nó chỉ đến sau. Tôi đã khóc khi tôi ở bên cha cô ấy, bên cha cô ấy trên thi thể của cô ấy. Sau đó chúng tôi đã khóc cùng nhau. Sau đó bạn có thể liên hệ, bạn có thể buông bỏ. Nó xảy ra. Bạn không nghĩ về nó, nó xảy ra. Vì vậy, đó là cách nó phát triển. Và rồi trong đầu tôi, tất nhiên, bốn đứa trẻ của tôi, điều đó đã tạo ra một gánh nặng cho chúng tôi. Nó đã tạo ra một gánh nặng, một gánh nặng không thể giải thích. Nó đã thay đổi chúng tôi. Nó đã traumat hóa chúng tôi một cách sâu sắc và điều đó đã khiến chúng tôi tách ra vào một thời điểm nhất định, sau này trong cuộc sống. Bây giờ chúng tôi đều ở bên nhau và thật tuyệt vời. Hóa học giữa chúng tôi tốt hơn bao giờ hết. Và cô ấy, người mẹ, giờ như một thiên thần. Cô ấy đang nhìn chúng tôi và chúng tôi nói về điều đó. Chúng tôi nói, vâng, việc mọi thứ diễn ra tốt đẹp với chúng tôi là vì cô ấy đã trở lại, cô ấy đang ở bên chúng tôi. Chúng tôi cảm nhận được điều đó.
    Khi bạn có cuộc trò chuyện đó với bốn đứa trẻ của mình, rằng mẹ chúng đã ra đi, chúng ở độ tuổi từ bảy đến mười hai, bạn đã nói chuyện với một đứa trẻ bảy tuổi hoặc mười hai tuổi về việc mẹ chúng không còn ở đây nữa như thế nào?
    Chính xác.
    Theo cách đó.
    Tôi đã nói, mẹ đã đi.
    Cơ thể của mẹ đã ra đi.
    Tôi không nói mẹ đã chết.
    Mẹ không còn với chúng ta nữa.
    Đó là những gì tôi đã nói.
    Và chúng đã hiểu.
    Chúng ta ở đây.
    Chúng ta ở bên nhau.
    Chúng ta sẽ tìm thấy cuộc sống cùng nhau.
    Mẹ đã ra đi, nhưng cũng đồng thời mẹ vẫn ở đây.
    Nó đã hiệu quả.
    Nó đã hiệu quả.
    Ý tôi là, chúng tôi đã tiếp tục.
    Chúng có hỏi câu hỏi không?
    Tất nhiên.
    Tất nhiên.
    Nhiều câu hỏi.
    Nhưng cuối cùng, những câu hỏi không còn mạnh mẽ nữa.
    Miễn là chúng ta đang sống, đang ở bên nhau, đó là nơi tôi tìm thấy sự lạnh lẽo để mang lại cho tôi tất cả năng lượng để tạo ra một bầu không khí tốt đẹp ở nhà.
    Sự ấm áp tiếp theo, sự vui tươi, có mặt ở đó, ánh sáng, không nặng nề.
    Bước đầu tiên là gì, vì có rất nhiều người đang trải qua những hình thức đau buồn khác nhau hoặc họ có chấn thương mà bạn đã mô tả kéo dài từ lâu.
    Nếu họ đang nghe điều này bây giờ và họ đã tình cờ đến đây trong cuộc trò chuyện và họ đang nghĩ, tôi đang rất xa rời điều đó.
    Tôi đang rất xa rời.
    Tôi đã mặc áo sơ mi và cà vạt.
    Tôi đang ở trong thành phố.
    Tôi biết tôi không hạnh phúc.
    Tôi có thể cảm nhận điều đó trong xương tủy của mình, nhưng tôi biết tôi không biết cách khác.
    Bước đầu tiên là gì?
    Chắc chắn là các bài tập thở.
    Những bài tập thở này vào năm 2014 đã có khả năng cho thấy, giống như một cách khoa học, hormon, nhìn vào hệ thần kinh.
    Độ sâu mà chúng tôi đã đi vào với những bài tập thở này trong nghiên cứu so sánh cho thấy rằng chúng tôi có thể tiếp cận hệ thần kinh tự động và hệ miễn dịch bẩm sinh, điều mà trước đây được coi là không thể trong khoa học.
    Và bây giờ nó đã ở đó.
    Nó không chỉ là hệ thần kinh tự động và hệ miễn dịch bẩm sinh.
    Nó cũng là khả năng tự nhiên để giải quyết những gì được lưu trữ sâu trong mô của chúng ta, điều mà không thể được xử lý vào thời điểm khi nó xảy ra.
    Chấn thương.
    William, tôi có một số nghiên cứu đó trước mặt.
    Tôi đã đọc tất cả chúng trước cuộc trò chuyện của chúng ta, và chúng thật sự đáng kinh ngạc.
    Chúng thật sự đáng kinh ngạc.
    Chúng là những nghiên cứu đã được đánh giá bởi các chuyên gia và đã được công bố, trải qua các quy trình khoa học rất nghiêm ngặt để đảm bảo rằng chúng hợp lệ.
    Và trong những nghiên cứu này, chúng ta thấy những bước đột phá mà tôi nghĩ trước đây mọi người nghĩ là không thể.
    Nhưng nếu chúng ta chỉ tập trung vào việc thở, vì bạn đã mô tả đó là bước đầu tiên, nếu tôi chưa bao giờ thở trong đời, tôi chưa bao giờ làm điều đó, tôi chưa bao giờ nghe về nó,
    tôi hoài nghi về nó, tôi nghĩ thở chỉ là điều mà chúng ta không nghĩ đến.
    Bạn có nghĩa là thở như thế nào và loại thở nào?
    Và bạn có thể giải thích cho tôi như thể tôi là một kẻ ngốc rằng nó đang làm gì không?
    Nó đang làm gì?
    Ví dụ, bây giờ tôi đang bận rộn với các bác sĩ tim mạch và họ đã thấy trong các phim tim rằng nếu bạn ngừng thở sau khi thở ra trong một phút rưỡi, thì lượng máu chảy vào não và tim tăng gấp năm lần.
    Điều này chưa bao giờ được chứng minh.
    Và bây giờ nó đã được chứng minh thông qua những kỹ thuật thở này.
    Ý tôi là, điều này thực sự đi sâu vào vấn đề.
    Chúng ta có thể thay đổi hóa học của máu thông qua những kỹ thuật thở này.
    Tăng mức pH lên rất cao, mà qua đó, kích thích thở không xảy ra vì nó phụ thuộc vào mức CO2 trong máu của chúng ta.
    Chúng ta thở, như 30 lần như vậy, bạn sẽ cảm thấy hơi choáng, hơi chóng mặt.
    Tại sao?
    Bởi vì mức CO2 giảm xuống rất thấp.
    Bạn thở ra, carbon dioxide.
    Chúng ta đã quên cách thở như vậy?
    Ôi có.
    Đó có phải là cách thở tự nhiên không?
    Không, không hoàn toàn.
    Được rồi.
    Và điều chính xác là chúng ta đã quên cảm nhận những cảm xúc sâu sắc, để kết nối với nguy hiểm.
    Nguy hiểm là một cảm xúc sâu sắc, hoặc cái lạnh.
    Nó sâu sắc.
    Chúng ta tránh né những cảm xúc này.
    Nhưng chúng ta được xây dựng để tiếp nhận nó, để thể hiện nó.
    Và với điều đó, những cơ chế sâu sắc hơn trong cơ thể chúng ta trở nên sống động.
    Và nếu điều đó không được thực hiện trong dài hạn, những cơ chế sâu sắc hơn, và trong số đó, không chỉ là cảm xúc, mà còn là hệ thống miễn dịch. Nó trở nên yếu hơn. Chúng ta trở nên nhão hơn. Chúng ta trở nên vô cảm. Hãy nhìn vào sự vô cảm trong xã hội của chúng ta. Gaza đang xảy ra, có cuộc biểu tình ở đây. Chúng ta nên dừng lại những điều đó. Chúng ta nên ngừng những cuộc chiến tranh đó vì trẻ em, những đứa trẻ nhỏ, đang bị đe dọa. Và chúng ta thậm chí không còn cảm nhận được điều đó nữa. Sự vô cảm trong chúng ta là một căn bệnh. Đó là một căn bệnh vì chúng ta phục vụ một hệ thống hoạt động tốt khi con người tuân thủ và trở nên nhão, không thực sự nhạy cảm. Bởi vì nếu bạn thực sự nhạy cảm, bạn sẽ không đi đến một công việc nô lệ mỗi ngày và trở về trong trạng thái căng thẳng. Và ngày hôm sau, bạn lại làm điều đó, và lại, và lại, và lại. Những gì chúng ta nên làm trong bản thân mình là học cách kết nối vào chiều sâu. Và đây là điều tôi mang lại thông qua cái lạnh. Chúng ta mang những cảm xúc sâu sắc này trở nên sống động, và sau đó bạn sẽ không còn chịu đựng những điều khiến bạn yếu đuối, những điều giết chết mục đích của bạn. Chúng ta phải đứng lên như một nhân loại nhiều hơn bao giờ hết. Và đây là chúng ta. Và Wim, bạn làm điều đó như thế nào? Rất đơn giản. Hãy thực hiện những kỹ thuật thở này, làm điều đó trên giường của bạn, trên một chiếc sofa, hoặc rất có kiểm soát vì bạn sẽ vượt qua tâm trí và cơ thể đã được điều kiện hóa của mình. Hơi thở nông mà chúng ta thực hiện, chúng ta nói rằng đó là thở. Đó không phải là thở. Đó là phản xạ tự động của cơ thể bạn, làm một cái gì đó. Đó là như vậy. Bây giờ bạn hãy kiểm soát một cách có ý thức, bạn bắt đầu thở sâu hơn. Bạn vượt qua những mẫu hình được thể hiện bởi một cơ thể đã được điều kiện hóa. Và sự điều kiện hóa đó chỉ phục vụ cho hệ thống, nhưng không nhất thiết là bạn. Tôi muốn bạn nắm lấy tay lái. Tôi muốn bạn có ý thức và sau đó đi với sự ý thức đó vào hơi thở sâu hơn, lấy những mẫu hình của sự điều kiện hóa của bạn, và đột nhiên những chấn thương sâu sắc hơn của bạn, những cảm xúc sâu sắc hơn của bạn có thể nổi lên bề mặt, được tích trữ, được cất giấu mãi mãi. Và đó là những gì đang xảy ra trong buổi đầu tiên.
    Chúng tôi có, tôi có thể hứa rằng bất kỳ ai đang thực hiện điều này sẽ trải qua một trải nghiệm tuyệt vời từ chiều sâu nổi lên bề mặt. Và đó chỉ là chiều sâu nổi lên bề mặt. Chỉ vậy thôi. Và nó thật đẹp. Tôi rất tò mò về cách mà điều đó xảy ra, vì tôi đã có nhiều bạn bè rất tập trung vào việc thở theo các kỹ thuật của bạn. Rõ ràng, tôi đã nói với bạn trước khi chúng ta bắt đầu ghi âm rằng bạn tôi điều hành một studio thở có tên là Bali Breathwork, nơi cô ấy đã dành cả cuộc đời mình để sử dụng hơi thở để chữa lành cho mọi người. Nhưng tôi muốn ai đó giải thích cho tôi rằng nếu tôi nắm lấy vô lăng và vượt qua những kiểu thở vô thức đó, tại sao điều đó lại mở khóa chấn thương? Bởi vì khi tôi tham gia các buổi thở của bạn tôi, khi chúng kết thúc, mọi người đang nói về những hình thức chấn thương rất sâu mà họ đột nhiên gặp phải. Và tôi tự hỏi, hơi thở đang làm điều đó như thế nào? Hơi thở đang mở khóa những điều đó như thế nào? Nó ẩn giấu ở đâu? Bạn biết đấy, tôi không hiểu mối liên hệ giữa hơi thở và chấn thương của chúng ta. Vì vậy, chấn thương là một hóa chất được lưu trữ. Nó chưa được xử lý. Đó là khi trải nghiệm xảy ra và bạn không thể xử lý nó. Bạn không hiểu. Nó bị cất giấu và trở thành hóa sinh, được lưu trữ. Năng lực được lưu trữ của cơ thể đơn giản chỉ nằm ở các mô sâu hơn của chúng ta. Nhưng tâm trí và cơ thể đã được định hình của chúng ta không thể đi vào chiều sâu đó. Chỉ bằng cách suy nghĩ. Vâng. Về điều đó. Chúng ta suy nghĩ quá nhiều. Và chúng ta biết có điều gì đó sai bên trong, nhưng chúng ta không thể kết nối với điều đó. Bây giờ, nếu chúng ta thay đổi các mẫu mà chúng ta thường đi vào với hơi thở và suy nghĩ của mình, điều đó trở nên tồi tệ, điều đó kiểm soát trái tim của chúng ta, đó là sự định hình. Nếu chúng ta ở trong sự định hình đó và bắt đầu đơn giản, và điều đó làm cho nó thật đẹp, vì nó rất đơn giản. Và cách mà nó đột nhiên có thể đi vào cái này để điều chỉnh tâm trạng của chúng ta ở chiều sâu là thông qua các thụ thể cannabinoid.
    Nghiên cứu cuối cùng mà chúng tôi thực hiện là một nghiên cứu mang tính bước ngoặt. Nghiên cứu mang tính bước ngoặt này được thực hiện bởi Giáo sư Weibauf Divakar tại Detroit. Nó cho thấy rằng các thụ thể cannabinoid là một phần của mạng lưới nổi bật. Mạng lưới nổi bật chính là thứ giúp tất cả các mạng lưới trong não hoạt động cùng nhau. Và với điều đó, chúng ta có thể tiếp cận những khu vực mà chúng ta thường không có kết nối. Vì vậy, việc thở sâu kích hoạt các kết nối trong cơ thể được gọi là thụ thể cannabinoid, qua đó mở ra những thực tại sâu sắc hơn của sinh lý học của chúng ta. Và đó là điều tự nhiên xảy ra khi chúng ta ở trong trạng thái yên bình, không còn bị chấn thương, trong tai nạn. Không. Bây giờ chúng ta đang trong trạng thái yên bình. Bây giờ chúng ta nên có khả năng giải quyết những gì đã được tích lũy. Đó là khả năng tự nhiên của chúng ta để làm điều đó. Nhưng chúng ta chưa bao giờ học được trong xã hội của mình, trong trường học, cách làm điều đó. Và ngay cả trong tâm thần học, họ cho bạn thuốc và họ cho bạn thuốc men và điều đó tạo ra nhiều tiền, nhưng nó không giải quyết được vấn đề. Con người trở nên trạng thái cứng đờ. Vợ tôi cũng vậy, sau khi điều trị trong tâm thần học, người vợ đầu tiên của tôi, cô ấy trở nên mắt như một xác sống. Vâng, một xác sống. Đây là một sự xúc phạm. Đây là điều gây scandal trong tâm thần học khi họ tiếp tục làm như vậy. Bây giờ tôi gặp rất nhiều bác sĩ tâm thần, nhà tâm lý học nhận thức hoặc liệu pháp nhận thức và họ nói rằng khi các liệu pháp nhận thức không còn giải pháp nữa, chúng tôi thực hiện việc thở và điều đó mang lại giải pháp. Vì vậy, nó đơn giản, hiệu quả, nhưng không tạo ra tiền. Nó giúp mọi người hiểu, tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Làm thế nào điều đó có thể xảy ra? Và đơn giản là như vậy, cách nó hoạt động, chúng tôi vừa thực hiện nghiên cứu mang tính bước ngoặt với những phát hiện thuyết phục rằng chúng tôi thực sự tìm thấy cảm nhận nội tại, sự tập trung vào cảm nhận nội tại đột nhiên có khả năng điều chỉnh tâm trạng, cảm xúc của chúng ta tốt hơn nhiều. Vì vậy, chúng ta có khả năng lắng nghe, nếu chúng ta lắng nghe cơ thể của mình và cảm thấy tồi tệ, chúng ta có thể thay đổi điều đó. Chúng tôi đã tìm ra chìa khóa, cách làm điều đó. Trước hết, bạn thực hiện việc thở, lạnh, tất nhiên, tập luyện lạnh, không quá nhiều, không bao giờ quá nhiều. Chỉ cần thư giãn.
    Chúng tôi rất có khả năng để thậm chí như Patrice Evra, người đã hoàn toàn ghét điều đó vì khi còn trẻ, anh ấy đã phải chịu hình phạt. Bạn phải tiếp nhận nó một cách nhẹ nhàng và tốt đẹp và mở lòng với khả năng tự nhiên để tiếp nhận nó. Anh ấy là người giỏi nhất, tuyệt đối giỏi nhất, đã ở trong nước lạnh trong 16 phút. Anh ấy đã ở trong đó và muốn ở lại. Và BBC thì như, ôi không, điều này quá nguy hiểm, xin hãy ra ngoài. Bạn phải ra ngoài, Patrice, wow, được rồi, được rồi. Và anh ấy chỉ đi ra ngoài và bạn biết không, tôi đã cảm nhận được làn da của anh ấy, anh ấy thậm chí không lạnh. Vậy chỉ để có bối cảnh. Đó có phải là sức mạnh không? Đó chính là sức mạnh. Nó thật đơn giản. Đối với những người không biết, Patrice là một người bạn tốt của tôi, Patrice Evra. Anh ấy đã từng tham gia podcast này trước đây và anh ấy nói với tôi rằng các kỹ thuật của Wim đã thực sự thay đổi cuộc đời anh ấy, đặc biệt là mối quan hệ của anh ấy với nước lạnh. Anh ấy giống như tôi. Anh ấy tự nhủ rằng vì, tôi không biết, chủng tộc của anh ấy, nơi anh ấy đến, DNA của anh ấy, anh ấy không thể dành thời gian trong nước lạnh. Nhưng tôi nghĩ điều anh ấy phát hiện ra qua Wim là đó thực sự là một chấn thương vì khi còn nhỏ, cha anh ấy đã sử dụng nước lạnh như một hình phạt. Vì vậy, anh ấy đã có chấn thương này với nước lạnh và sau khi tham gia chương trình của bạn và dành thời gian với bạn, anh ấy là người giỏi nhất trong việc ở lại trong nước lạnh. Và khi tôi ở cùng anh ấy gần đây, anh ấy đã nhảy vào nước lạnh mà không hề chớp mắt. Bạn biết đấy, và anh ấy nói với tôi rằng trong suốt sự nghiệp chơi bóng của mình tại Manchester United, anh ấy luôn là người không bao giờ vào các bể hồi phục lạnh tại Manchester United sau trận đấu. Anh ấy luôn tránh nó. Và anh ấy chỉ ước, anh ấy ước rằng anh ấy biết những gì anh ấy biết bây giờ về sức mạnh của nước lạnh vì vậy anh ấy đã có thể hồi phục tốt hơn với tư cách là một cầu thủ. Đó là những gì anh ấy đã nói với tôi. Tôi có nghiên cứu, tôi có nghiên cứu ở đây trước mặt tôi mà bạn đã mô tả. Tôi nghĩ đó là nghiên cứu về não bộ của cơ thể Michigan. Đó là nghiên cứu đầu tiên và sau đó là nghiên cứu thứ hai.
    Và trong nghiên cứu đầu tiên, tôi đã so sánh với 74 đối tượng thử nghiệm, những người.
    Họ đều đang sử dụng một chiếc áo khoác tưới máu.
    Đây là thiết bị được sử dụng khi các nhân viên cứu hỏa vào làm việc, họ có nước lạnh chảy qua một chiếc áo khoác tưới máu đầy ống.
    Vì vậy, đó là một chiếc áo khoác mà họ bơm nước lạnh vào.
    Vâng.
    Được rồi.
    Và trong lúc cháy, điều đó giúp họ chiến đấu với lửa.
    Họ đã đưa điều đó vào các quét cơ thể, quét fMRI và bơm nước lạnh vào những chiếc áo khoác này trong khi những người tham gia không cử động trong các quét fMRI.
    Và mỗi khi nước lạnh được bơm vào, nhiệt độ da của cơ thể sẽ giảm xuống và sau đó lại ấm lên, nhiệt độ da tăng lên.
    Điều đó tương quan với não bộ với căng thẳng, và những cơ chế căng thẳng đó khi nước lạnh được bơm vào rất rõ ràng được thấy trên màn hình của những người được kết nối với điện cực.
    Bạn có thể thấy trên màn hình cách mà não bộ được kích hoạt.
    Ôi, đây là những cơ chế căng thẳng.
    Và bây giờ là sự ấm áp.
    Ôi, bây giờ là những khu vực cảm giác tốt đẹp của não bộ được kích hoạt, như vùng insula và vùng xám quanh ống não, bất kể tên gọi nào, tôi gọi đó là sự ghi nhận tích cực và tiêu cực của căng thẳng và/hoặc cảm giác tốt, vâng, những phần đó.
    Và không ai có thể thay đổi điều đó.
    Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể làm cho phần cảm giác tốt của não bộ hoạt động khi căng thẳng đến?
    Vậy nếu chúng ta có thể cảm thấy, chọn cảm thấy tốt khi căng thẳng đến?
    Điều này chưa bao giờ được chứng minh trong tâm thần học.
    Vì vậy, họ đã có một mô-đun thí nghiệm ở đó.
    Và không ai có thể làm cho một quét não khác có thể xảy ra.
    Khi căng thẳng đến qua nước lạnh được bơm vào da, thì một phần của não bộ được kích hoạt.
    Không ai có thể làm cho điều đó không được kích hoạt, không biến mất và tôi có thể.
    Tôi không cảm thấy lạnh khi nó đến vì tôi đã làm ấm cơ thể của mình một cách có ý thức.
    Không ai tin rằng điều đó là có thể cho đến khi bạn làm được.
    Tôi muốn kể lại nghiên cứu đầu tiên, được thực hiện và công bố vào năm 2018, tại Đại học Wayne State ở Michigan, nơi các nhà khoa học đã xem xét cách cơ thể và não bộ phản ứng với sự thay đổi nhiệt độ.
    Mỗi khi ai đó cảm thấy lạnh, họ thường có một phản ứng tự động, tự động của cơ thể. Nhưng bạn cũng có thể thấy phản ứng đó ở não, sự thu hẹp của các mạch máu để bảo vệ các cơ quan, tăng cường năng lượng và tín hiệu đau.
    Để kiểm tra xem liệu có thể kiểm soát những phản ứng đó với cái lạnh hay không, các nhà khoa học đã tạo ra một bộ đồ toàn thân, trong đó họ sẽ bơm nước lạnh hoặc ấm vào cơ thể bạn.
    Trên các đối tượng thử nghiệm bình thường, nhiệt độ da của họ sẽ tăng và giảm theo sự thay đổi nhiệt độ nước, điều mà bạn có thể mong đợi. Khi Wim tham gia thí nghiệm, mà không sử dụng các kỹ thuật thở của mình, sự thay đổi nhiệt độ da của anh rất giống với những người bình thường.
    Tuy nhiên, khi anh sử dụng các kỹ thuật thở và thiền, anh đã duy trì nhiệt độ da ổn định ở mức 34 độ trong suốt 25 phút, điều mà trước đây chưa bao giờ được cho là có thể xảy ra ở con người.
    Khi anh được đưa vào máy quét PET để xem điều gì đang xảy ra bên trong cơ thể, các nhà khoa học thấy rằng các cơ liên sườn, tức là cơ giữa các xương sườn của bạn, đang đốt cháy rất nhiều glucose và giải phóng nhiệt vào cơ thể, giúp cơ thể giữ ấm.
    Khi nhìn vào não của Wim, các nhà khoa học thấy rằng nó không có phản ứng vô thức giống như não của những người bình thường khi gặp lạnh. Kỹ thuật thở của anh đã kích hoạt hệ thần kinh giao cảm, giải phóng adrenaline và kích thích khu vực thân não, khu vực mà bạn đã mô tả trước đó. Khu vực này cảm nhận cơn đau.
    Việc kích thích thân não đã giải phóng cannabinoid và opioid, và những hóa chất này mang lại cảm giác hạnh phúc và giảm lo âu. Nghiên cứu này cho thấy Wim đã kiểm soát được hệ thần kinh tự động của não và các phản ứng tự động của não đối với cái lạnh.
    Kết quả của nghiên cứu này thật sự rất ấn tượng, và nó đã chứng minh tiềm năng to lớn liên quan đến các rối loạn hệ miễn dịch như tiểu đường, bệnh đa xơ cứng (MS) và viêm khớp trong tâm lý học. Tóm lại, nghiên cứu thực sự đã chứng minh rằng căng thẳng mà chúng ta gặp phải trong suốt cuộc đời, chúng ta có thể kiểm soát nó. Chúng ta có thể kiểm soát tác động của nó đến các hệ thống sinh lý của chúng ta, nhưng cũng như não bộ của chúng ta và cách chúng ta trải nghiệm nó, vì bạn có thể không cảm thấy lạnh, không cảm thấy cơn đau do lạnh, không cảm thấy căng thẳng do lạnh. Vấn đề không phải là cái lạnh, mà là cách đối phó với căng thẳng. Căng thẳng có thể đến theo nhiều cách, về mặt cảm xúc, thể chất, tinh thần. Nó có thể đến theo nhiều cách. Cuối cùng, đó là căng thẳng sinh hóa. Nó biến thành sinh hóa, độc tố thần kinh, v.v., nó tích tụ, nó xâm nhập vào cơ thể, tạo ra các tắc nghẽn, nó làm kiệt quệ, và bạn không biết phải làm gì với nó, và sau đó thuốc và viên thuốc xuất hiện, và nó chỉ làm tình hình xấu đi, trở nên tồi tệ hơn, bên cạnh các tác dụng phụ. Vấn đề là, tôi đã sử dụng cái lạnh khi tôi còn với vợ tôi, người đã qua đời, để giải tỏa nỗi đau cảm xúc của mình. Nó là cánh cửa để mở ra quá trình chữa lành của tôi, sự chữa lành tinh thần của tôi như một chú cún con của những đứa trẻ của tôi, chỉ để được hạnh phúc bên chúng và cung cấp năng lượng và sự an lành mà không có bóng tối chấn thương xung quanh chúng tôi. Vì vậy, tôi đã tìm thấy điều đó qua cái lạnh, nhưng thực sự không phải là về cái lạnh. Nó là về việc tôi đã lấy lại quyền kiểm soát cảm xúc của mình một cách liên tục, vì chúng ta nên có khả năng hướng dẫn trạng thái cảm xúc của mình bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy tồi tệ. Một cách tự nhiên. Một cách tự nhiên, và đó là điều mà nghiên cứu này cho thấy, và bây giờ dựa trên nghiên cứu này, họ đã thực hiện một nghiên cứu khác, và họ thấy rằng ngay cả khi không có tôi, bây giờ mọi người cũng có thể làm điều này, và đó là điều tôi mong muốn. Đó là nghiên cứu, một nghiên cứu mang tính bước ngoặt được thực hiện vào tháng Giêng năm ngoái và đã được công bố. Vì vậy, đó là 24, và sáu năm sau COVID và tất cả, và bây giờ họ thấy bằng chứng thuyết phục để tiếp tục và mở rộng các nghiên cứu này lớn hơn, vì tiềm năng của chúng là chúng ta.
    Tôi đã tìm thấy một chìa khóa gọi là cảm giác nội tại mạnh đến mức chúng ta có thể kiểm soát sức khỏe tinh thần của mình trong bất kỳ căng thẳng nào. Không chỉ là sức khỏe tinh thần của chúng ta, mà còn là hệ miễn dịch của chúng ta. Tất nhiên, điều đó cũng liên quan đến nhau. Một người khỏe mạnh, một người hạnh phúc, không phải là điều liên quan đến nhau sao? Tôi muốn nhấn mạnh điều này, vì khi tôi nghe điều này nhiều năm trước, tôi đã nghĩ rằng điều này không thể nào đúng, nhưng vào năm 2010, khi bạn 51 tuổi, bạn đã tham gia một nghiên cứu tại Trung tâm Y tế Đại học Rand Bound ở Hà Lan, nơi bạn đã được tiêm một loại độc tố vi khuẩn, một chủng E. coli đã chết. Trong các nghiên cứu trước đây với 100 người khỏe mạnh, họ đã phản ứng với mũi tiêm đó bằng một phản ứng giống như cúm, điều mà bạn có thể mong đợi, bạn sẽ bị cúm nếu bạn được tiêm loại đó. Tuy nhiên, khi bạn được tiêm loại độc tố vi khuẩn đó, bạn không có phản ứng miễn dịch tiêu cực nào, ngoài một cơn đau đầu nhẹ. Kết quả xét nghiệm máu của bạn cũng cho thấy sự giải phóng cortisol, adrenaline và hóa chất truyền tin IL-10, một protein chống viêm, tất cả đều giúp bạn chống lại loại vi khuẩn đó. Tuy nhiên, để chứng minh rằng điều này không chỉ là bạn là một siêu nhân, các nhà khoa học đã tập hợp 30 tình nguyện viên nam, 12 người được đưa vào nhóm kiểm soát, có nghĩa là họ chỉ là bình thường, trong khi 18 người được bạn huấn luyện, bạn đã đưa 18 người đó đến Ba Lan trong bốn ngày để huấn luyện họ về thiền, tiếp xúc với lạnh và các kỹ thuật thở của bạn. Khi họ được tiêm loại độc tố vi khuẩn, chủng E. coli đã chết, nhóm được huấn luyện có phản ứng miễn dịch ít hơn đáng kể, hồi phục nhanh hơn, và các phản ứng cơ thể của họ tương tự như của bạn. Đây là một bước đột phá khoa học lớn, và nó cho thấy con người có thể tự nguyện kiểm soát hệ thần kinh tự động và phản ứng miễn dịch của mình, điều mà trước đây được cho là không thể. Và đó là quan điểm. Những người xem điều này bây giờ, đó là bạn.
    Và đó là nơi chúng tôi muốn tiếp cận. Bạn có khả năng tuyệt đối để kiểm soát tốt hơn trong chính cơ thể của mình. Và tôi đang làm khoa học, tôi đang theo đuổi khoa học, và tôi nghĩ thật là một điều gây sốc cho cộng đồng khoa học khi không chú ý đến điều này. Tại sao chúng ta không làm vậy? Có phải vì điều đó khó khăn? Không, điều đó không khó. Bây giờ, tôi không biết, có hơn 100 triệu người đang làm điều này. Nhưng trong thế giới khoa học, mà cũng là phần đầu của cuộc trò chuyện này, nó đã bị tham nhũng. Họ nhận tài trợ từ ngành dược phẩm, và điều đó thì cũng tốt, v.v. Tôi không muốn gây rắc rối với họ, nhưng những phương pháp tự nhiên có thể cân bằng kết quả của thuốc mà không có tác dụng phụ, ít nhất nên được xem xét kỹ lưỡng bởi giới tinh hoa khoa học. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng tôi rất rõ ràng về những gì đang diễn ra ở đây, và những gì đã đạt được những kết quả phi thường này bằng cách thực hiện một số kỹ thuật giúp chúng ta giải phóng căng thẳng và chấn thương sâu bên trong cơ thể, và cho phép chúng ta tạo ra phản ứng tốt hơn với căng thẳng. Chúng ta có thể bảo vệ mình khỏi căng thẳng, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể bảo vệ sức khỏe của mình, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể chống lại bệnh tật, vì chúng ta đều biết rằng khi chúng ta bị căng thẳng cao độ, hệ miễn dịch của chúng ta suy giảm, và chúng ta bị ốm. Tôi biết trong cuộc sống của mình, bất cứ khi nào tôi thực sự căng thẳng, đó là lúc duy nhất tôi bị cảm lạnh hoặc bất cứ điều gì như vậy. Có phải đó là cách đơn giản để mô tả những gì đang diễn ra ở đây không? Có. Chúng ta có khả năng bẩm sinh để nâng cao vùng đệm của mình đối với căng thẳng, nhờ đó căng thẳng không thể gây hại. Và có phải một phần của vấn đề với lối sống hiện đại là chúng ta đã chọn thuốc làm câu trả lời quá thường xuyên, và chúng ta cũng đã làm cho cuộc sống của mình ít căng thẳng nhất có thể? Chắc chắn rồi. Chắc chắn rồi. Không có nghi ngờ gì về điều đó, và đó là một con đường bế tắc, và toàn bộ hệ thống chăm sóc sức khỏe đang bị gánh nặng bởi tài chính và tất cả những thứ khác.
    Nó sẽ sụp đổ thôi nếu cứ tiếp tục như vậy, nhưng vì đây là một cách kiếm tiền, nên họ sẽ tiếp tục cho đến khi nó sụp đổ. Tôi đã có giáo sư Friedrich ở Magdeburg trên điện thoại nói về điều này, ông ấy nói với tôi, “Wim, nền dân chủ như chúng ta biết đang gặp nguy hiểm, tại sao? Bởi vì con người đang trở nên yếu ớt, và nền dân chủ chỉ được cấu thành từ sức mạnh của con người. Khi chúng ta trở nên yếu đi, và một hệ thống tham nhũng chỉ để kiếm tiền, một nền kinh tế không lành mạnh trên những người bệnh muốn giữ nguyên tình trạng đó, sẽ làm cho con người ngày càng yếu đi, và nền dân chủ sẽ biết đến cái kết của nó, sẽ sụp đổ. Tôi đã nói, “Này, sự yếu kém trong nền dân chủ ở con người, tôi có thể làm cho nó biến mất chỉ trong một tuần.” Một cuộc trò chuyện đơn giản với giáo sư này, và ông ấy đồng ý vì ông ấy đã thấy điều đó. Ông ấy đã thấy điều đó ở con người, ông ấy biết điều đó, ông ấy biết từ những bằng chứng giai thoại, ông ấy biết từ gia đình của mình, đã áp dụng những kỹ thuật điên rồ của Wim Hof, gọi Wim Hof là một thương hiệu. Tôi là một người đơn giản, tôi biết cảm giác không có gì cả, là một người vô danh. Và bây giờ tôi có tên tuổi và danh tiếng, tôi không quan tâm, cũng được thôi. Nếu tôi phải đứng lên, tôi sẽ làm, và tôi sẽ nói, “Vâng, vâng, tôi là Wim Hof, người đàn ông băng giá, và tôi sẽ thay đổi thế giới.” Bằng cách nào? Thông qua việc làm cho bạn tốt hơn những gì bạn nghĩ bạn có thể trở thành. Và điều đó thông qua phương pháp Wim Hof. Và nhịn ăn cũng tốt. Để tự deprive bản thân theo nhiều cách khác nhau, hormatically, đó là tự gây ra, tập thể dục căng thẳng cấp tính. Nhưng hãy làm điều đó một cách có ý thức. Nếu bạn không đến với cult, cult sẽ đến với bạn. Nếu bạn không đến với căng thẳng, căng thẳng sẽ đến với bạn, bởi vì chúng ta được xây dựng để chịu đựng, chúng ta được xây dựng, chúng ta có những khả năng này. Vì vậy, nếu chúng ta tham gia vào cult, bạn sẽ thấy rằng toàn bộ cơ thể của bạn có khả năng xử lý căng thẳng tốt hơn rất nhiều. Và khi bạn biết rằng bạn đang bước vào một sự kiện căng thẳng nào đó, bạn biết, một cách có ý thức để…
    Kết nối với bản thân, làm cho cơ thể của bạn từ bên trong trở nên mạnh mẽ đến mức căng thẳng bên ngoài không còn là vấn đề. Có ba yếu tố trong phương pháp Wim Hof. Có ba trụ cột của phương pháp này.
    Yếu tố đầu tiên là thở có ý thức. Vậy hãy chắc chắn rằng chúng ta đã đề cập đến điều đó. Nếu tôi muốn có thể thực hiện điều này ở nhà, nếu tôi đang nghe bây giờ và tôi đang trong xe, đang dắt chó đi dạo hoặc bất cứ điều gì, tôi đang trên máy bay, những phần chính để thực hiện kỹ thuật thở đúng cách là gì?
    Đúng, hãy làm điều đó một cách an toàn. Vì vậy, đừng bao giờ thực hiện ở nơi mà bạn có thể mất kiểm soát. Được chứ. Bạn biết đấy, khi bạn lái xe và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Khi bạn ở trong bể bơi và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Khi bạn ở bên bờ vực và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Bạn biết đấy, bất cứ nơi nào mà sức mạnh vận động của bạn cần phải kiểm soát, đừng làm điều đó ở đó.
    Vì vậy, chúng tôi nói một cách nghiêm túc, đây là một bài tập trị liệu, y học mạnh mẽ thông qua việc thở, những mẫu thở cụ thể mà chúng tôi thực hiện. Ví dụ, chúng ta đang ngồi bây giờ, thật an toàn để thực hiện ở đây. Ngay cả khi bạn ngất xỉu bây giờ, thì có thể bạn sẽ ngã xuống đất, ở đây có một tấm thảm mềm. Không có vấn đề gì cả.
    Vì vậy, hãy thư giãn. Đây cũng là những khoảnh khắc khi bạn, được rồi, thư giãn, tôi đang quay trở lại với chính mình vì tôi sẽ thở sâu hơn. Tôi sẽ vượt qua sự kiểm soát bình thường của mình, những điều kiện bình thường, những suy nghĩ bình thường. Vậy, được rồi, tôi có ở đây không? Có, tôi có ở đây. Được rồi, bắt đầu nào.
    Chúng ta có một cái bụng. Chúng ta có một cái ngực mà những cơ bắp đó kết nối với phổi. Vì vậy, hãy sử dụng bụng của bạn và sử dụng ngực của bạn để hít vào thật đầy đủ. Bạn có thể hít qua miệng, qua mũi tùy theo cảm giác của bạn. Làm thế nào tôi biết nếu tôi đang làm đúng với bụng của mình? Đúng, chỉ cần…
    Vì vậy, hai hơi thở vào. Đúng, và vào một thời điểm nhất định, nó trở thành một. Tiếp tục đi. Hít vào hoàn toàn, sâu nhất có thể, và thở ra. Chỉ cần thở ra. Và sau đó hít vào một lần nữa, sâu nhất có thể, và thở ra. Và tất cả vào, và thở ra. Và tất cả vào, thở ra.
    Tâm trí của bạn đi theo hơi thở.
    Hít vào hoàn toàn, thả lỏng.
    Và hít vào hết sức, thả lỏng.
    Chúng ta đang thổi ra.
    Tiếp tục nào.
    Hít vào hoàn toàn, thổi ra CO2, carbon dioxide, có thể khiến bạn hơi chóng mặt.
    Không sao cả.
    Cơ thể bạn đang được nạp năng lượng.
    Nó đang thay đổi.
    Hóa học trong máu của bạn đang thay đổi.
    Có thể mức pH trong máu của bạn sẽ tăng lên.
    Chúng ta làm thêm 10 lần nữa.
    Hít vào hoàn toàn, chỉ cần theo hơi thở.
    Bất cứ điều gì cảm thấy khác biệt, hãy hít vào nó, thả lỏng.
    Và hít vào hết sức, thả lỏng.
    Sáng nay lúc năm giờ, tôi đã làm điều này, vì tôi đang chuẩn bị để được giải phóng trong hóa sinh của mình khỏi bất kỳ điều gì không tốt.
    Và điều này đang làm sạch hóa sinh, chấn thương, bất cứ điều gì, bất cứ điều gì sâu sắc bên trong đang được làm rõ.
    Đúng không?
    Thêm năm lần nữa.
    Thả lỏng, hít vào hoàn toàn, thả lỏng.
    Hít vào hết sức, thả lỏng.
    Hít vào hết sức, thả lỏng.
    Lần cuối cùng, hít vào hết sức, thả lỏng.
    Và dừng lại sau khi thở ra.
    Đóng miệng lại, không thở, không cần thiết.
    Mức pH của bạn đã tăng cao.
    Không cần phải thở.
    Điều sẽ xảy ra là điều tôi đã nói trước đó, sau một phút, và không cần phải thở, vì kích thích thở phụ thuộc vào CO2.
    CO2 đã được thổi ra.
    Bạn đang hack sinh học cơ thể của mình.
    Bạn đang đi sâu.
    Bạn đang vượt qua tâm trí và cơ thể đã được lập trình.
    Bạn đang đi sâu hơn vào mô.
    Bây giờ bạn đang bước vào phần sâu nhất của não bộ.
    Nó sẽ bắn ra adrenaline, epinephrine.
    Trục thượng thận hiện đang được kích hoạt.
    Bây giờ từ từ nhưng chắc chắn, năm lần nhiều máu sẽ chảy vào não và tim của bạn.
    Bạn cảm thấy bình yên.
    Bạn hoàn toàn kiểm soát, nhưng những cơ chế sâu nhất và sâu thẳm nhất của não bộ bạn đang hoạt động ngay bây giờ.
    Và vì bạn đang làm điều đó, bạn đang kết nối với những cơ chế đó.
    Đó là cách chúng ta học để kiểm soát những cơ chế này.
    Và bạn vẫn không thở.
    Và thường thì, bạn sẽ chết như, “Bạn đang thở, thở, và bạn cảm thấy bình yên.”
    Bạn hoàn toàn kiểm soát được hệ thần kinh phó giao cảm của mình, đó là cấp độ sâu của hệ thần kinh tự động. Và bạn đang kiểm soát ngay bây giờ. Đây là nơi chấn thương bắt đầu được giải phóng. Năm, bốn, ba, hai, một. Bây giờ bạn hít một hơi thật sâu, giữ lại và ấn nó vào đầu bạn. Ấn nó vào đầu, ấn nó vào đầu. Đây là dịch não tủy tiềm thức vào đầu bạn. Nó đang chảy vào và toàn bộ não, 100% hoạt động thần kinh, ba, hai, một. Hãy thả lỏng. Tốt. Nếu chúng ta bước vào vòng tiếp theo, bạn sẽ có thể không thở trong khoảng hai phút, sau đó là hai phút rưỡi, rồi ba phút. Sau khi thở ra, không thể có điều gì khác ngoài việc lấy lại kiểm soát sâu hơn bao giờ hết mà trước đây bạn từng nghĩ là không thể. Và đây là điều mà chúng tôi đã chứng minh. Đây là nơi mà vi khuẩn đột nhiên không có cơ hội. Virus không có cơ hội. Tại sao thế giới lại không biết về điều này? Tại sao thế giới khoa học không nghiên cứu điều này như một sức mạnh điều trị có lợi để chống lại tất cả các bệnh tật mà chúng ta gặp phải? Bởi vì chúng ta không phải được xây dựng với một hệ thống miễn dịch nên có thể chống lại virus, vi khuẩn, viêm nhiễm sao? Có chứ. Nó không bao giờ hoạt động vì điều này sâu hơn cơ thể và tâm trí đã được định hình của chúng ta. Và đây là cách để nắm bắt điều đó. Nó cảm giác thật khác biệt, tôi cảm thấy rất khác trong mọi nghĩa của từ. Khi tôi quay trở lại phòng, mọi thứ cảm thấy rất, nó gần như cảm giác như tôi vừa mới tỉnh dậy, nhưng cũng, tôi cảm thấy hơi, nó rất bình yên. Và tôi rất, khi tôi quay trở lại phòng, tôi cảm thấy rất tập trung. Đây là nghiên cứu cuối cùng tôi thực hiện với 540 người ở Úc. Nó cho thấy rằng phương pháp này so với thiền và chánh niệm hoạt động tốt hơn rất nhiều. Bạn đã học điều này như thế nào? Bạn đã học điều này ở đâu? Bằng trực giác. Bạn nhớ người mẹ đã khiến tôi trở thành một nhà truyền giáo, trở thành một người tìm kiếm. Và sau đó tôi đã tìm thấy nước lạnh. Nước lạnh có tác dụng gì?
    Lần đầu tiên bạn bước vào nước lạnh, bạn học cách thở sâu. Và điều đó tạo ra tất cả sự thay đổi vào một thời điểm nhất định. Tôi nhận ra rằng nếu tôi thở sâu hơn, chậm rãi và sâu, chậm rãi và sâu, tôi có thể chịu đựng cái lạnh lâu hơn rất nhiều. Điều đó có nghĩa là nếu chúng ta đi vào việc thở sâu hơn, chúng ta có thể kích hoạt những cơ chế sâu hơn có khả năng làm cho chúng ta mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và điều đó được chuyển hóa thành cuộc sống. Đúng, chuyển hóa thành cuộc sống hàng ngày. Tôi muốn nói về nước lạnh, đó là trụ cột thứ hai của phương pháp Wim Hof. Nhưng trụ cột thứ ba tôi thấy cũng rất thú vị, đó là sức mạnh của tâm trí. Chính xác. Bạn có ý gì với điều này? Sức mạnh của tâm trí? Bạn nói với tôi rằng tôi có thể làm những điều cho tâm trí của mình để làm cho tâm trí của tôi mạnh mẽ và kiên cường hơn? Ồ, đúng vậy. Ồ, đúng vậy. Bạn có ý gì với sức mạnh của tâm trí? Trước tiên, chúng tôi vừa thực hiện một nghiên cứu mới. Nó đang được công bố ngay bây giờ. Họ đã thực hiện với 540 người. Vậy thiền và chánh niệm liên quan đến tâm trí, phải không? Để giảm lo âu, để giảm căng thẳng. Phương pháp này hoạt động tốt hơn so với chánh niệm và thiền, điều này đang được áp dụng trong thế giới doanh nghiệp, nhưng cũng trong ngành công nghiệp sức khỏe tổng thể và cũng được chấp nhận và triển khai trong các hệ thống chăm sóc sức khỏe tâm thần như một phương tiện trị liệu. Vì vậy, điều này hoạt động tốt hơn. Căng thẳng hoặc khả năng phục hồi tăng lên rất nhiều. Trải nghiệm căng thẳng giảm xuống rất nhiều. Và nhận thức nhận thức cũng tăng lên rất nhiều, như bạn vừa nói. Và đây chỉ là một vòng. Hãy tưởng tượng nếu bạn thực hiện bốn vòng, bạn sẽ đi sâu đến mức chưa từng có, bạn sẽ đi và những điều có thể nổi lên, chưa bao giờ bị giấu kín, bạn chưa bao giờ biết đến hoặc không nhận thức được và tất cả. Tất cả điều này đang chặn nhận thức của chúng ta. Và bây giờ khi nó được gỡ bỏ, thì đột nhiên nhận thức của chúng ta trở nên lớn hơn, sáng hơn, đẹp hơn, chảy hơn, tiếp nhận hơn, sắc nét hơn, rõ ràng hơn và tất cả.
    Và đó là một phần của một hệ thống mà đột nhiên có khả năng vượt qua sự định hình của chúng ta.
    Vì vậy, sự định hình của chúng ta là một sự định hình mà trong đó các cơ chế sâu hơn không thực sự hoạt động,
    nhưng chúng ta có thể hoạt động trong xã hội, hệ thống, v.v.
    Nhưng không nhất thiết chúng ta kết nối với chiều sâu của chính mình.
    Và khi chấn thương xảy ra hoặc cảm xúc bắt đầu không dễ chịu, chúng ta không biết phải làm gì với điều đó.
    Bây giờ, sức mạnh của tâm trí rất đơn giản.
    Thông qua việc làm này, bạn học cách vượt qua, tạo ra một mối quan hệ giữa tâm trí và cơ thể được định hình khác.
    Và đột nhiên mở ra một lãnh thổ mới, một khả năng mới trong não để kết nối.
    Và đó là cảm nhận nội tại, cảm nhận nội tại và với điều đó, chúng ta đột nhiên học cách kiểm soát và chỉ huy cơ thể của mình, một phương tiện cho cảm xúc, cảm giác, và bất cứ điều gì chúng ta trải nghiệm, đó là cơ thể của chúng ta.
    Nhưng khi nó cảm thấy tồi tệ, chúng ta không biết phải làm gì.
    Và bây giờ chúng ta đã tìm ra cách để vượt qua trạng thái định hình đó, và chúng ta đã tìm ra một cách mới trong não và nắm bắt điều đó, điều mà tự nhiên có sẵn để kiểm soát bất cứ điều gì đang sai, để điều chỉnh lại, để cân bằng lại, để thiết lập lại, để làm cho những cảm giác tồi tệ, cảm xúc, bệnh tật, v.v.
    Biến nó biến mất theo lệnh của chúng ta.
    Đó là sức mạnh của tâm trí, một khả năng tự nhiên của chúng ta, điều này nên được tiết lộ vượt qua cách suy nghĩ của hệ thống và được đưa vào trường trung học hoặc thậm chí khi trẻ còn rất nhỏ, để chúng có thể thể hiện hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe của chính mình.
    Có phải là một phần của việc xây dựng sức mạnh của tâm trí trở thành, bước vào trách nhiệm cá nhân và bước ra khỏi vai trò nạn nhân không?
    Có, vì vai trò nạn nhân không còn cần thiết nữa.
    Trách nhiệm ở nơi mà chúng ta có khả năng phản ứng.
    Và đây là những công cụ.
    Sau đó, đột nhiên chúng ta cảm thấy mình phải giữ một ý chí trong tay.
    Nhưng làm thế nào để bạn huấn luyện ai đó ngừng trở thành nạn nhân trong chính cuộc sống của họ?
    Trong một buổi.
    Làm thế nào?
    Chỉ cần thực hiện việc thở này, và sau đó chúng ta vào bồn tắm nước đá, họ đột nhiên cảm thấy sức mạnh.
    Xin lỗi, tôi đang la hét.
    Bạn có thể la hét.
    Đúng vậy.
    Đó là sức mạnh.
    Vì vậy, hãy cảm nhận sự im lặng trong bồn tắm đá, vượt qua tất cả căng thẳng đó, và đột nhiên cảm thấy rằng họ đang kiểm soát được nó.
    Và họ đột nhiên có thể vượt qua khái niệm về sức mạnh, năng lượng lạnh và nguy hiểm đang đến với họ, không có sự kiểm soát, sự lo âu, đột nhiên họ đã nắm giữ hoàn toàn điều đó.
    Và với điều đó, khái niệm mà họ luôn nghĩ là không thể kiểm soát bỗng trở nên dễ dàng như ăn bánh.
    Điều đó sau đó trở thành hiệu ứng domino, một chuỗi cảm xúc của việc, “Này, nếu tôi không thể làm điều đó, tôi có thể làm điều này, tôi có thể làm điều kia, tôi có thể làm điều nọ.”
    Vì vậy, bạn có thể xây dựng trách nhiệm cá nhân bằng cách kiểm soát cái lạnh.
    Ôi, hoàn toàn đúng.
    Và chỉ trong một ngày.
    Được rồi.
    Vậy nên đoán xem, Wim?
    Ở trên lầu, tôi có hai bồn tắm đá.
    Tôi luôn tệ với cái lạnh, luôn luôn.
    Đó là một câu chuyện tôi đã tự kể mình suốt cuộc đời.
    Vì vậy, thấy bạn ở đây và thấy rằng tôi tình cờ có hai bồn tắm đá ở trên lầu, chúng ta có thể lên trên đó và vào những bồn tắm đá đó và bạn có thể dạy tôi cách làm chủ cái lạnh để cái lạnh không còn làm chủ tôi nữa.
    Đối với tôi trong chuyện này, tôi chỉ là một người anh em khác mẹ trong chuyện này.
    Chúng ta như một gia đình.
    Gia đình, mọi người có khả năng truyền tải năng lượng của họ.
    Điều đó là hợp lý.
    Không có gì, nó là thật và bạn sẽ cảm thấy điều đó là thật hôm nay ở đây trong băng.
    Chỉ cần đi theo tôi, và rất sớm bạn sẽ nắm quyền kiểm soát chính mình.
    Hãy giữ nhịp thở của bạn.
    Chúng ta là bạn bè.
    Đi nào.
    Chúng ta cho thế giới thấy từ bên trong là sức mạnh.
    Hãy để cơ thể làm những gì cơ thể có khả năng làm.
    Hơi thở dài ra, hơi thở dài ra, dài ra.
    Bạn đang làm tốt.
    Nhìn vào thời gian.
    Bạn không nghĩ rằng điều này lại như vậy.
    Bạn đang làm tốt và hãy để cơ thể làm những gì cơ thể có khả năng làm.
    Mất khoảng 20 giây nữa để cơ thể bạn thích nghi từ bên trong, điều đó có nghĩa là hệ thống hormone đột nhiên đã tìm ra cách để chống lại tác động.
    Điều đó làm cho cơ thể bạn mạnh mẽ.
    Điều đó làm cho hệ miễn dịch của bạn hoạt động.
    Điều đó khiến cảm xúc của bạn nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
    Phần sâu nhất của não bây giờ nằm bên trong, vì bạn đang làm điều đó, nằm trong quyền kiểm soát của bạn.
    Đó là việc tái thiết lập sức mạnh tự nhiên của chúng ta.
    Đây là điều mà chúng ta sẽ mang đến cho toàn thế giới, vì chúng ta yêu thương con người,
    mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe.
    Đó là sức mạnh.
    Đây là sức mạnh.
    Đó là sự im lặng.
    Tuyệt vời.
    Thật đơn giản ở đây.
    Tôi không phải là một phù thủy hay gì đó, hay một nhà ảo thuật.
    Cuộc sống là phép màu.
    Đúng vậy.
    Hãy sống với cuộc sống.
    Nhìn vào điều này.
    Anh ấy sợ lạnh và cái lạnh không phải của tôi.
    Tôi có một cơ thể ấm áp và nó chỉ không phải của tôi.
    Nhìn họ bây giờ.
    Bạn không thể mua điều này.
    Bạn có thể đạt được điều này, hạnh phúc, sức khỏe và sức mạnh.
    Bạn có thể đạt được nó.
    Bạn chỉ cần đến với cái lạnh và cái lạnh không đến với bạn.
    Bạn có làm điều này mỗi ngày không?
    Có.
    Có.
    Tôi yêu điều đó.
    Bạn làm điều đó vào thời gian nào trong ngày?
    Vào buổi sáng.
    Vào buổi sáng.
    Bạn ngồi đây bao lâu vào buổi sáng?
    Đôi khi tôi ở lại.
    Tôi đã có một sinh nhật, khi tôi 60 tuổi, tôi nghĩ tôi sẽ cho thế giới thấy rằng tôi thật sự mạnh mẽ, xin lỗi vì tiếng Pháp, nhưng tôi sẽ ở lại 60 phút trong nước đá.
    Tôi phải có những khoảng thời gian vui vẻ.
    Và ở tuổi 61, tôi đã ở lại 61 phút.
    62, tôi đã ở lại 62 phút.
    63, tôi đã ở lại 63 phút.
    Và khi tôi 64 tuổi, tôi nghĩ, điều đó thật nhàm chán.
    Bây giờ, bạn không cần phải làm điều này nữa.
    Bản chất của bạn nằm bên trong.
    Và đó là toàn bộ thông điệp.
    Và với điều đó, hệ thống miễn dịch được củng cố, hệ thống tim mạch được củng cố,
    các vấn đề liên quan đến tim mạch là nguyên nhân số một gây tử vong trong xã hội của chúng ta.
    Thông qua điều này, nó đã biến mất.
    Đó là cách để giải quyết nó.
    Kết nối bạn với chiều sâu của não, phần sâu nhất của não.
    Và nếu bạn có thể đi đến phần sâu nhất, thì còn đâu bạn không thể đi?
    Vậy nếu tôi làm điều này một lần mỗi ngày, bạn nghĩ tôi sẽ được trang bị tốt hơn để đối phó với căng thẳng công việc và căng thẳng cuộc sống không?
    Tất nhiên rồi, và bạn không cần phải ở lâu trong bồn tắm đá, hai, ba phút là đủ.
    Và chúng ta đã ở đây được sáu phút.
    Nhưng giờ thì không còn cảm thấy lạnh nữa.
    Thực ra tôi cảm thấy hơi ấm, thật buồn cười.
    Chân tôi cảm thấy ấm, nhưng tôi không biết đó có phải chỉ là do chân tôi có thể đang tê liệt
    hay không.
    Được rồi, tôi nghĩ giờ là thời điểm thích hợp.
    Cố lên, bạn đã làm được.
    Cố lên nào.
    Thật tuyệt vời.
    Cảm ơn bạn rất nhiều.
    Thật sự rất thú vị.
    20 giây đầu tiên của quá trình đó thật hấp dẫn vì tôi phải đối mặt với rất nhiều
    điều.
    Tôi phải đối mặt với rất nhiều phản ứng tự nhiên bảo tôi dừng lại, ra ngoài.
    Cơ thể tôi đã rơi vào trạng thái hoảng loạn, và thật buồn cười vì khi tôi suy nghĩ về cảm giác
    hoảng loạn đó, nó giống như một bức tường, và đó là một bức tường mà tôi phải đưa ra quyết định
    đi qua hay lùi lại.
    Và tôi nói điều này vì tôi nghĩ trong nhiều cuộc sống của chúng ta, chúng ta bị bao quanh bởi những bức tường này.
    Và trong nhiều cuộc sống của chúng ta, thực sự, những bức tường đó như đang khép lại xung quanh chúng ta.
    Và điều tôi học được trong 20 giây đầu tiên của quá trình đó là bức tường đó là thứ mà tôi tự tạo ra.
    Nó là một sản phẩm của trí tưởng tượng của tôi.
    Và khi tôi ngồi đó trong năm, sáu phút, cơ thể tôi gần như nói với tôi, giống như, xin lỗi
    tôi đã nói dối.
    Tôi đã nói dối bạn.
    Có điều gì đó đã nói dối vì sau năm, sáu phút, tôi hoàn toàn ổn.
    Nhưng trong 20 giây đầu tiên đó, một tín hiệu hoảng loạn đã vang lên và bảo tôi lùi lại.
    Và vì vậy tôi thấy điều đó thật thú vị.
    Giống như có điều gì đó về việc phá vỡ một bức tường mà bạn từng thực sự tin là có thật, điều đó làm sáng tỏ tâm trí bạn về những loại niềm tin tự giới hạn khác mà bạn hiện đang bị ràng buộc trong cuộc sống hàng ngày, bạn biết không.
    Tôi không thể nói hay hơn.
    Những niềm tin tự giới hạn xuất hiện vào một thời điểm nhất định trở thành rào cản, trở thành mẫu hình, trở thành sự định hình. Và sự định hình đó ngăn cản chúng ta vượt qua những điều khi chúng đến với cuộc sống của chúng ta vì chúng quá căng thẳng.
    Chúng phản ánh những gì mà chúng ta, thông qua cách nghĩ tự tin, giới hạn của mình, đã tạo ra.
    Vậy thì chúng ta thấy nó ở bên ngoài và chúng ta không bước vào trong đó.
    Chúng ta không đi qua nó nữa và do đó chúng ta không tìm thấy những điều này trong cuộc sống của mình nữa như là bài học cuộc sống.
    Nó không còn ở đó và ở đó chúng ta tự giới hạn bản thân và trở nên hẹp hòi.
    Vậy điều chúng ta đã tìm thấy bây giờ thông qua những thực hành này là chúng ta có khả năng điều khiển cơ thể của mình tốt hơn rất nhiều để vượt qua những giới hạn tự đặt ra, tự tách biệt, vì phần lớn thời gian chúng ta được giáo dục, rằng chúng ta phải tuân theo quy tắc, đạo đức, luân lý, v.v.
    Vào một thời điểm nhất định, chúng ta đã có một hệ thống niềm tin không nhất thiết phản ánh ai chúng ta thực sự sâu thẳm bên trong. Và đây là nơi mà xã hội này đang phải chịu đựng. Một thời gian dài không có kết nối với mục đích vô hình của chúng ta, cái mà đang ở đó, nhưng chúng ta, nó nằm sau bức tường.
    Và đơn giản chỉ cần làm điều này, bạn sẽ thấy bạn có sức mạnh để vượt qua những bức tường này.
    Bạn có sức mạnh để trở thành chính xác những gì bạn là và những gì bạn đang có.
    Đó là điều mà tiếng gọi đang chỉ ra.
    Nó không chỉ ra những gì bạn nghĩ, nó cho bạn thấy bạn là ai và bạn đang là gì.
    Và từ đó bạn sẽ thấy rằng những bức tường trong cuộc sống của bạn, bất cứ điều gì vô hình đang rình rập bạn sẽ biến mất.
    Có phải một phần lý do tại sao dường như nhiều người trong xã hội hiện nay đang chọn sự không thoải mái?
    Bởi vì chúng ta đã đi theo một hướng nào đó như một xã hội, chúng ta đã đi đến sự thoải mái và sau đó bạn có một phong trào đối kháng của những người hiện đang tham gia các cuộc đua siêu marathon và họ đang ngâm mình trong nước lạnh và họ đang làm những điều để đặt bản thân vào sự không thoải mái có chủ đích.
    Dường như, đối với tôi, tôi đã quan sát nó như một phong trào đối kháng.
    Và đúng vậy, nhưng vấn đề là bây giờ chúng ta đang chỉ ra trong khoa học, với phong cách giáo sư của divaka chủ yếu trong âm nhạc tự động, rằng chúng ta đã tìm thấy một chìa khóa.
    Và chìa khóa là khả năng bẩm sinh của chúng ta để điều khiển cơ thể của mình tốt hơn trong cảm xúc.
    Bởi vì cuối cùng, không phải là về việc đi vào những cực đoan.
    Mà là về việc xử lý cảm xúc của chúng ta và cảm thấy rằng chúng ta đang kiểm soát nó, bất kể điều gì xảy ra.
    Và điều đó có thể truyền lại cho con cái chúng ta.
    Cách mà chúng ta phản ứng một cách cực đoan như vậy, đó là phản ứng của mô hình lớn lao của chúng ta, khi phải đối mặt với quá nhiều sự thoải mái.
    Bây giờ, hãy đi vào điều đó, nhưng đó là phản ứng.
    Con người chúng ta thực sự ở đây để học cách kiểm soát, kiểm soát tuyệt đối cảm xúc của mình, điều này liên quan trực tiếp đến mục đích của chúng ta.
    Bởi vì từ đầu, hoặc vấn đề, xung đột là xung đột với linh hồn của chúng ta.
    Và linh hồn của chúng ta là khi chúng ta nhận ra linh hồn của mình và sức mạnh vô hạn của tâm trí phục vụ chúng ta để tìm ra sự nhận thức về linh hồn đó.
    Và điều đó là duy nhất cho mỗi người.
    Những điều khác nào là những yếu tố chính trong thói quen hàng ngày của bạn?
    Bạn ăn một lần một ngày.
    Bạn ăn một lần một ngày?
    Đúng.
    Được rồi, vậy bạn dậy, bạn có thể kể cho tôi về một ngày hoàn hảo của Wim Hof không?
    Vâng, vào buổi sáng tôi thức dậy bên cạnh vợ và con tôi.
    Con út của tôi sáu tuổi và thực sự có một đứa nữa sắp ra đời.
    Tôi 65 tuổi nhưng này, tôi còn sống, tôi xin lỗi.
    Tôi đã tìm được một người phụ nữ trẻ hơn cách đây tám năm rưỡi, chúng tôi rất hạnh phúc bên nhau.
    Và cô ấy nói, “Đừng nói về điều đó, tôi xin lỗi.”
    Nhưng tôi rất hạnh phúc.
    Con trai lớn nhất của tôi 42 tuổi và con út của tôi sắp chào đời rất sớm.
    Đó là cuộc sống.
    Tôi thức dậy và nhìn những người tôi yêu bên cạnh, vẫn đang ngủ và wow, như những thiên thần.
    Bạn thức dậy lúc mấy giờ?
    Năm giờ, năm giờ, năm rưỡi, khoảng bốn giờ rưỡi, ở đây.
    Sao lại sớm vậy?
    Đó là tôi bây giờ.
    Đôi khi tôi chỉ ngủ đến chín giờ.
    Tôi không thực sự bị ràng buộc.
    Nhưng thời gian phục vụ tôi, tôi không phục vụ thời gian.
    Vào buổi sáng tôi tập thể dục, một nghi lễ và tôi thích cà phê vào buổi sáng.
    Tôi bắt đầu, không đường, chỉ cà phê, một chút sữa, thật tuyệt.
    Những bài tập thể dục đó là gì?
    Bạn đã thấy tôi thực hiện động tác chia chân.
    Tôi muốn lập kỷ lục thế giới, nhân tiện, vào ngày 3 tháng 8 ở Đức, với 4.000 người thực hiện điều này.
    Và bạn có sử dụng tạ hoặc gì đó không?
    Có, cũng có.
    Vâng, tôi sử dụng tạ.
    Trước đây, tôi đã tập chống đẩy, nó giống như tập tạ, là trọng lượng của chính bạn.
    Vì vậy, bạn có thể làm điều đó, hoặc tập tạ.
    Và tôi có một thanh tạ mà thường thì bạn phải đặt tạ lên và làm như vậy.
    Nó nặng khoảng 10kg, tôi làm thành vòng tròn, giống như một cái gậy.
    Nếu bạn làm điều đó 500 lần, bạn thực sự đi sâu vào.
    Bạn đi đến cơn đau của mình.
    Nếu tôi tập thể dục, tôi làm đến ngưỡng đau.
    Và sau đó tôi vượt qua cơn đau.
    Rồi thì mọi thứ ổn.
    Đó là nhận thức về cơ thể.
    Tôi muốn biết, cảm nhận, cảm thấy rằng tôi đang sống.
    Không phải chỉ biết, mà là cảm thấy rằng tôi đang sống.
    Bữa ăn đầu tiên trong ngày là khi nào?
    Sau.
    Sau trong ngày.
    Vậy không có bữa sáng?
    Không, không, không có bữa sáng.
    Không có bữa trưa.
    Tại sao không có bữa trưa?
    Bởi vì tôi cảm thấy no.
    Tôi cảm thấy quá nhiều.
    Đây cũng là một phần của việc rèn luyện.
    Tôi cũng có thể thưởng thức một bữa sáng rất ngon.
    Bữa sáng rất ngon.
    Rất ngon.
    Bạn biết đấy, với biển cả và ngồi đó, thư giãn, wow, một vài quả trứng, một chút này, một chút kia.
    Cà phê ngon.
    Bạn khỏe không, đọc báo, nhìn vào điện thoại.
    Đó là tận hưởng cuộc sống.
    Tôi có thể làm điều đó.
    Nhưng tôi thực sự thích cảm giác rằng tôi đang nhịn ăn một chút bên trong, rằng tôi đang chống lại như cái lạnh.
    Nếu bạn đi vào cái lạnh, thì cái lạnh sẽ không đến với bạn.
    Khi cơn thèm ăn đến, tôi chỉ hoãn lại.
    Vậy bạn đang thực hiện một loại nhịn ăn gián đoạn bây giờ, như họ gọi phải không?
    Đúng vậy, nhưng tôi đã làm điều này từ khi còn nhỏ.
    Một lần nữa, trực giác?
    Đúng, trực giác.
    Đó chỉ là cảm giác của bạn.
    Vâng.
    Bởi vì câu chuyện bên ngoài là bạn phải có ba bữa ăn một ngày, có thể bốn bữa ăn một ngày.
    Bạn phải có bữa sáng, bữa trưa, bữa tối.
    Không, không, không.
    Đúng vậy, đó chỉ là điều được tạo ra.
    Nó được tạo ra.
    Bạn nên cảm thấy như bất kỳ loài động vật nào trên thế giới không ăn khi nó không cần ăn.
    Bởi vì nó không suy nghĩ.
    Nó chỉ ăn khi nó cảm thấy và khi nó cảm thấy rằng nó cần ăn, mắt nó trở nên to hơn, trở nên cảnh giác hơn, adrenaline bắt đầu chạy, chúng trở nên sắc bén hơn, sau đó tất cả các hệ thống đều hoạt động.
    Đó là cách mà nó tự động tập thể dục cho toàn bộ cơ thể của nó.
    Đó là cách tôi sống cuộc sống của mình và tôi luôn nghĩ rằng mình có chút kỳ lạ, nhưng bây giờ là 1 giờ chiều.
    Hôm nay tôi chưa ăn gì cả.
    Đôi khi tôi bắt đầu muộn hơn trong ngày.
    Ý tôi là, hôm qua trong tuần này, tôi đã ăn vào lúc 5 giờ chiều, 6 giờ chiều.
    Tôi nghĩ hôm qua là 7 giờ chiều, bữa ăn đầu tiên của tôi, và tôi vẫn ổn.
    Tôi không biết điều gì…
    Ừ.
    Bạn biết đấy, nhưng tôi…
    Ừ.
    Bạn tận hưởng cuộc sống.
    Bạn tận hưởng năng lượng.
    Tôi tập trung tốt hơn.
    Tôi có những cuộc trò chuyện tốt hơn.
    Ừ.
    Ừ.
    Tất cả những điều đó.
    Nếu bạn nhịn ăn một chút, bạn sẽ trở nên sắc bén hơn và đó là một cảm giác dễ chịu.
    Ngày xưa, nếu bạn có một ý tưởng kinh doanh, thật sự rất khó để bắt đầu.
    Nhưng bây giờ, trong thời đại Shopify, thì lại cực kỳ dễ dàng.
    Như nhiều bạn đã biết, Shopify là nhà tài trợ cho podcast này.
    Nếu bạn chưa biết Shopify, đó là một nền tảng web cực kỳ đơn giản cho bất kỳ ai có ý tưởng muốn giao dịch trên quy mô toàn cầu.
    Vì vậy, những thứ như thẻ trò chuyện mà chúng tôi bán, chúng tôi đã bán bằng cách sử dụng Shopify và chỉ mất vài cú nhấp chuột để bắt đầu.
    Vậy tại sao chúng tôi chọn Shopify?
    Vì nhiều lý do, nhưng tôi nghĩ một trong những lý do lớn mà ít người đánh giá cao là hệ thống thanh toán của họ chuyển đổi tốt hơn 36% so với các nền tảng khác.
    Và đây là điều tôi sẽ làm để loại bỏ chi phí cho bạn.
    Nếu bạn truy cập Shopify.com/Bartlet, bạn sẽ có thể thử Shopify với giá 1 đô la một tháng.
    Tôi đã thấy Shopify hoàn toàn thay đổi cuộc sống của mọi người.
    Và đối với nhiều bạn, tôi nghĩ nó có thể thay đổi cuộc sống của bạn.
    Tại BC, thời tiết khắc nghiệt và cháy rừng là một thực tế và chúng đang đe dọa những nơi chúng ta yêu thích.
    Chính phủ BC đang làm việc với các chuyên gia về cháy rừng, cộng đồng và các đối tác bản địa, thực hiện các hành động để giúp giảm thiểu rủi ro.
    Bạn có thể chuẩn bị cho cháy rừng như thế nào?
    Hãy thực hiện các bước để bảo vệ ngôi nhà và cộng đồng của bạn.
    Lập một kế hoạch an toàn và kiểm tra các lệnh cấm và cảnh báo địa phương.
    Tìm hiểu thêm tại wildfireready.gov.bc.ca, một thông điệp từ chính phủ British Columbia.
    Khi bạn nhìn vào xã hội của chúng ta và những câu chuyện mà chúng ta đã tự kể về cách chúng ta nên sống, có điều gì khác thực sự cơ bản mà bạn nghĩ mọi người nên đặt câu hỏi không?
    Bạn đã nói với tôi về hơi thở, bạn đã nói với tôi về sự khó chịu, hơi thở là một trong số đó.
    Bạn cũng đã nói với tôi về việc nhịn ăn.
    Có điều gì khác mà, bạn biết đấy, dù là mối quan hệ hay công việc hay mục đích của chúng ta, mà theo ý kiến của bạn chỉ là một lời nói dối không?
    Ôi, có chứ.
    Năng lượng của chúng ta đang bị rút cạn.
    Nó giống như việc bị đánh cắp và chúng ta nên có tất cả năng lượng để mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe cho con cái của chúng ta và cảm thấy rực rỡ, sáng chói trong cuộc sống.
    Nhưng chúng ta không có vì chúng ta phải làm cái này, làm cái kia, gánh chịu căng thẳng và suy nghĩ về cái này, suy nghĩ về cái kia.
    Ai đã làm điều này?
    Bất kỳ ai đã làm điều này đang tạo ra một mô hình lớn, lấy đi cơ thể năng lượng của chúng ta và với nó là cảm xúc của chúng ta và với nó là sức sống của chúng ta và đó là điều đó.
    Triết lý thực sự phục vụ cho mô hình đó, nơi một người trở nên hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh và có khả năng truyền lại điều đó.
    Bạn chỉ tốt khi bạn có thể hạnh phúc, mạnh mẽ, khỏe mạnh bên trong và sau đó truyền đạt, tỏa sáng điều đó cho người khác.
    Đó là điều bạn cần làm, vượt qua cái tôi của bạn và chúng ta không sống như vậy.
    Chúng ta chỉ tồn tại trong xã hội này.
    Chúng ta sống trong một thế giới cạnh tranh.
    Chúng ta có đủ loại quy tắc trong cái vỏ này, nhưng liệu chúng ta có thực sự cảm thấy rực rỡ không?
    Và phần tốt nhất của chính mình, chúng ta có thể trao tình yêu với niềm tin đầy đủ rằng điều đó là tốt và cho người khác không?
    Chúng ta có ở đó không?
    Tôi không nghĩ vậy.
    Và đó là điều mà chúng ta sẽ mang đến.
    Khi bạn nói bạn cần sống với mục đích của mình, làm thế nào tôi biết được mục đích của mình là gì?
    Tôi có phải đi tìm nó ở đâu đó không?
    Bạn biết không? Chỉ cần hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
    Nghỉ ngơi là vô nghĩa.
    Chỉ cần hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh và mục đích sẽ theo sau.
    Vâng.
    Đó là mục đích.
    Đặc điểm của mục đích không phải là xung đột với linh hồn của bạn.
    Hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
    Và sau đó bạn trở nên hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
    Bạn không cần phải làm việc quá nhiều cho điều đó. Một vài bài tập là đủ. Nếu tôi thực hiện bài tập của mình, và tôi không dành cả ngày để tập luyện, chỉ khoảng 10 phút, 15 phút, nhưng tôi đã sẵn sàng. Sáng nay, vì sau đó tôi có một bài phát biểu chính, và tôi phải đến hãng thu âm. Tôi phải gặp một người đang được chính phủ quản lý, trường trung học ở Anh. Tôi phải gặp họ và một số điều khác. Tôi nghĩ, được rồi, hôm nay tôi phải sẵn sàng. Vậy nên, những gì tôi đang làm là hít thở thật sâu vào buổi sáng, trên giường, và thanh lọc bản thân mình một cách sâu sắc đến nỗi tôi sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đến. Và theo cách đó, tôi sẽ phục vụ một cách tuyệt đối, và đặc biệt là khi ở bên bạn, điều đó thật vui vẻ, một niềm vui lớn. Chúng ta đang phục vụ một mục đích ngay tại đây, không thể nhầm lẫn, thẳng thắn. Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, và khách mời cuối cùng của tôi đã để lại một câu hỏi cho bạn nằm trong cuốn nhật ký của một CEO. Câu hỏi được để lại cho bạn là, điều gì bạn có thể làm vào tuần tới để chứng minh với bạn bè hoặc gia đình rằng họ quan trọng với bạn hơn công việc của bạn? Ồ, công việc như công việc, từ 9 đến 5 là công việc, vì công việc của tôi là cuộc sống của tôi. Công việc của tôi là sứ mệnh của tôi. Và cuối cùng, đó không phải là công việc. Tôi cảm thấy có tất cả sức mạnh để làm điều đó. Vì vậy, tuần tới, hơn cả công việc của tôi, để tiếp tục những gì tôi đang làm ngay tại đây, ngay bây giờ. Bạn có tin vào sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống không? Mọi người nói về sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Bạn phải… Vâng, vợ tôi đang nói về điều đó, nhưng tôi không cảm thấy như vậy. Tôi cảm thấy tôi bận rộn với sứ mệnh của mình và với cuộc sống hàng ngày cùng một lúc. Không có công việc. Tôi không có giờ làm từ 9 đến 5. Tôi nghĩ bạn cũng không có giờ làm từ 9 đến 5. Chúng ta tạo ra thực tại của riêng mình. Tôi nghĩ sức mạnh của chúng ta mạnh mẽ hơn những gì họ khiến chúng ta nghĩ, bởi vì chúng ta có một sức mạnh mạnh mẽ hơn những gì do con người tạo ra đến với chúng ta. Chúng ta mạnh mẽ hơn, và đó là lý do tại sao chúng ta đi và không làm việc, bạn biết không?
    Vâng, chúng tôi làm việc với trò chơi, làm việc với xã hội, làm việc với tất cả mọi thứ, nhưng này, không phải là từ chín đến năm, và chúng tôi phải tuân theo và cái này cái kia. Chúng tôi không làm như vậy. Tại sao? Bạn có một sức mạnh có thể không thể giải thích, một sức mạnh di truyền trong bạn đã tạo nên bạn thành con người mà bạn đang là bây giờ. Bạn có một trách nhiệm lớn, nhưng cũng có khả năng lớn để phản ứng, và điều đó thì hơn cả chín đến năm. Người đó, đây là câu hỏi cuối cùng của tôi hôm nay, người đó đang làm việc từ chín đến năm và họ đang vật lộn và bị mắc kẹt và họ đã bị điều kiện hóa bởi trường học, đại học, mong muốn của cha mẹ họ, cha mẹ họ cũng đã bị điều kiện hóa theo cách đó, bạn sẽ nói gì với những người đó như một thông điệp kết thúc cho họ? Ồ vâng, các bạn, chỉ cần làm những gì Stephen vừa chỉ cho. Bạn nghĩ rằng bạn không thể, “Tôi không thể làm những gì Iceman đang làm hoặc những gì Stephen đang làm, và tôi không thể, này bạn, bạn cũng có thể làm được.” Điều quý giá nhất, tài sản lớn nhất mà bạn có thể nắm giữ là hạnh phúc của bạn, sức mạnh của bạn và sức khỏe của bạn, và bạn có thể có được điều đó mỗi ngày, bất kỳ ai. Đó là bạn. Đó chính là bạn. Đó là tình yêu. Nó mạnh mẽ. Wim, cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn. Bạn đã là một huyền thoại, một biểu tượng và là nguồn cảm hứng cho tôi, cho bạn đời của tôi, Melanie, và cho rất nhiều người. Ý tôi là, tất cả những người này được viết ở bìa trước của cuốn sách, tôi thực sự nghĩ rằng từng người trong số họ tôi đã ngồi ở đây cùng, từ Joe, đến Ben, đến Bear, đến Russell, tất cả họ. Russell cũng vậy. Ồ, Fern, tôi cũng đã ngồi với cô ấy, và Gable, và James Nesta. Tất cả bảy người trong cuốn sách của bạn, tôi đã được biết, và nhiều người trong số họ đã đề cập đến tác động sâu sắc mà công việc của bạn đã có, và trước khi chúng tôi ngồi xuống hôm nay, tôi đã xem qua rất nhiều video của những người mô tả cách bạn đã thay đổi cuộc sống của họ theo một cách thực sự, thực sự sâu sắc. Bạn đã làm công việc của mình. Đó là công việc của bạn. Bạn nghiên cứu. Bạn nghiên cứu những người đến, vì tuần tới hoặc ngày mai, tôi không biết khi nào, sẽ có những người mới.
    Hãy vào đây và bạn lại học tiếp.
    Vâng, thật tuyệt vời.
    Cảm ơn bạn vì tất cả những gì bạn đang làm, vì bạn đang cung cấp một câu chuyện phản biện và một giải pháp phản biện trong một thế giới mà cảm giác như chỉ có một, và giải pháp hiện tại đang thất bại với rất nhiều người, vì vậy cảm ơn bạn vì điều đó, Wim.
    Chúng ta phải thay đổi câu chuyện, và chúng ta sẽ làm, vì chúng ta muốn làm cho mọi người hạnh phúc, mạnh mẽ, khỏe mạnh và độc lập với tất cả những gì đang diễn ra.
    Chúng ta cần phải thiết lập lại mọi thứ.
    Chúng ta ở đây.
    Chúng ta ở đây.
    Cảm ơn bạn.
    Tôi sẽ tiết lộ cho bạn một bí mật nhỏ.
    Có gì trong Cốc Nhật ký của một Giám đốc điều hành?
    Cái cốc này đặt trước mặt tôi khi tôi phỏng vấn những người này, đôi khi kéo dài ba giờ, và đôi khi ba người một ngày, và câu trả lời là đây, một mẹo hoàn hảo.
    Tôi đã đầu tư vào công ty trên Dragonstone, và kể từ đó, họ đã từ một ý tưởng trở thành đồ uống năng lượng phát triển nhanh nhất ở Vương quốc Anh.
    Đó là một loại đồ uống năng lượng matcher, và nó cực kỳ ngon, nhưng đó không phải là lý do tôi chọn uống nó trong podcast này.
    Lý do tôi chọn uống nó là vì nó mang lại cho tôi cái mà tôi gọi là năng lượng suốt cả ngày.
    Tôi không còn cảm thấy mệt mỏi như trước đây với những loại đồ uống năng lượng khác.
    Nếu bạn đang ở giữa một cuộc trò chuyện, hoặc bạn đang ở giữa một bài phát biểu trên sân khấu, hoặc trong phòng họp, điều cuối cùng bạn muốn là bị tụt năng lượng.
    Bạn không muốn cảm thấy hồi hộp, và bạn cần sự tập trung, và đó là lý do tại sao họ hiện đang tài trợ cho podcast này.
    Nó không chỉ ngon, mà còn mang lại cho tôi một lợi thế cạnh tranh đáng kể.
    Nếu bạn chưa thử, hãy xuống một cửa hàng Tesco, đến một cửa hàng Waitrose, hoặc lên mạng, và sử dụng mã DIARY10 khi thanh toán, bạn sẽ được giảm 10%.
    Và nếu bạn thử, hãy cho tôi biết bạn cảm thấy thế nào.
    Tạm biệt.
    這些都是我們在關係中需要的非常寶貴的課題。那麼第一課是:我愛這本書,暢銷作家,現代愛情哲學家的書,他的目標是幫助你過上更好、更有意義的生活。
    一般人每天有七萬個想法。問題是我們不知道如何利用它們。例如,我們傾向於相信我們會找到那個對的人,但這種信念卻導致了更多的憤怒和失望,因為我們並不自由地去愛任何一個人。
    更糟的是,我們被那些回響著我們童年的愛情故事所吸引。這是一個困擾許多人的問題,因為我們的過去並不一定幸福。我們對愛情感到困惑。
    人們所說的最浪漫的句子是:“我遇見了這個人,我們甚至不需要言語交流,我們只是感覺彼此的心思相同。”然而,這會導致一場災難性的鬧情緒。他們會說,是不是有什麼不對的地方,當然有,但你卻不會告訴他們。原因是你是個浪漫的人,你認為你的伴侶應該有超常的能力去洞察你受傷的靈魂,了解讓你難過的原因,但他們當然無法做到,因為他們只是人類。
    那麼,你認為一對擁有真正成功關係的兩個人的核心習慣是什麼呢?我們需要的是,讓我們談談性。天哪,這會引發問題嗎?根據統計,26%的人在戀愛關係中的性生活每年不到10次。
    那麼,問題是我們錯在哪裡?其中一個主要的答案是,雙方都不知道的事就是:叮叮,這通常是一個問題的信號。
    艾倫,你寫過很多內容,涵蓋了許多不同的主題。但你所追求的總體使命是什麼?我試著幾乎系統性地研究導致不快樂的各種原因,這些原因是由我們所生活的世界造成的。顯然,我們所生活的世界解決了許多問題,但它也在許多方面產生了一系列以前人類尚未面對的艱難挑戰。我希望從個人和代他人思考這些問題,以及我們如何應對它們。
    一般人每天有七萬個想法。對,這些想法並不宏偉,僅僅是一些零碎的片段,七萬個這樣的想法每一天都會經過我們的意識,而問題是我們不知道如何處理它們或利用它們,這也是我們最終擁有如此繁忙和困擾的心智的原因之一。
    我們沒有退後一步,去問自己,這一天結束時的一些問題,這些問題可以讓我們平靜下來,比如:“我對誰生氣?”“我對什麼感到興奮?”“今天到底發生了什麼?”我們讓經歷過去,當然,那些未經消化的經歷有一種討厭的習慣,就是在尾聲來刺痛我們。
    我認為很多心理問題本質上是未經處理的情感的產物。比如,抑鬱症往往就是未被理解的悲傷,焦慮或易怒則是對自身原因不知情的擔心。因此,我們特別需要的,尤其在現代世界中,是有機會去了解我們自己的心智。這是一件奇怪的事。我們應該知道自己的心智,但顯然我們的方式並不是優先注意到自己的全面認知。
    我們是外向的生物,是以行動為重的生物,這一點無疑是有好處的,並帶來許多優勢,但由於我們現在的生活方式更為久坐,生活要求我們不僅要活躍,還要感到充實。這些生活要求我們有內省的時期,這是日常常常無法允許的。因此,我總是試著讓自己和建議他人,知道在晚上花一些時間:坐在一個昏暗的房間裡,問自己:“有什麼情緒要出現?”“我內心真的發生了什麼?”因為可能需要一些時間才能意識到你究竟因為什麼而感到不安,因為我們對自己並不明確。正如我所說,許多我們所稱的心理紊亂或心理疾病,實際上是未被釋放的情感。
    未被認可的情感有一種討厭的習慣,它們喚起我們的良心,要求被聆聽。它們可能想告訴我們的脊椎,想告訴我們的胃。再次強調一個有用的練習,同樣是為了不被如此多的心理身心障礙所困擾,就是問問身體它想告訴你什麼,以免它需要以更戲劇性的形式告訴你,最終表現為疾病。所以,如果你躺下,直截了當地告訴自己:如果我的背可以說話,它想告訴我什麼?如果我的肩膀能發聲,它們想說什麼?如果我的胃能表達,它可能想表達什麼?
    這個思維方式能否應用於焦慮等情況?當然可以。例如,如果你考慮失眠的問題,你在凌晨三點醒來。我喜歡這樣看待它:失眠,就像是對於那些你在白天小心翼翼不讓自己出現的想法所施加的報復。你在白天非常小心地安排,不想讓這些想法出現,因為你的情感良知要求被聆聽。如果你在下午三點沒有聽到它們,那麼凌晨三點你就會聽到它們。因此,讓自己充分睡眠的最好方式之一,就是在進入睡眠之前,與自己進行更深入的對話,因為這會讓你獲得深度的休息。
    如我所說,我們有這種情感良知,這要求我們重要的事物有機會被聽見。而且,我們不要忘記,我的意思是,這就是整個創傷理論。你知道,心理治療師在過去20、30年中非常有用地告訴我們,過去的事件,尤其是在我們的早期童年,那些我們未能充分理解的事件,一個三四五六歲的孩子能理解多少呢?未能理解的事件,並不意味著它們沒有被記錄下來,事實上它們記錄得更加深刻,但卻沒有機會被處理。
    我在想,我的一個朋友最近失去了父母,他五十多歲,受過良好教育,有資源,有朋友和配偶等等。他告訴我,他因為失去而陷入抑鬱,無法起床,完全對他的損失感到震驚。我在想,某種程度上,他是幸運的,因為他擁有這些成年人的資源。想象一下,一個五歲的孩子經歷喪失,他們沒有可以進行這種對話的朋友,沒有可以重讀的書,沒有處理的能力,對時間的理解也很有限等等。
    那些無法表達的情感在我們心中安頓,使我們的系統失去運作。我認為,我們需要在自己身上做的很多工作,就是處理那些未能被正確理解的痛苦,這並不是因為任何人邪惡,而是因為我們缺乏處理它的資源。
    當你講的時候,你讓我思考了幸福的概念,這是否對我們的物種來說是一種自然的追求,還是我們決定專注於的更新、更現代的事物?我們在追求這種事物時是否在給自己帶來巨大的痛苦?也許我們的祖先從未想到過這一切。我們常常思考自我實現,而他們可能更多地關心生存和繁衍。
    看看這些事情,這些都是現代時代的悖論。現代時代明顯為我們帶來了巨大優勢,但也帶來了一些特定的複雜性,我認為我們應該明白其中之一就是宗教的消失。我們仍然是世界上許多地方的第一代人,試圖在沒有宗教支持的情況下過上好生活。想想我們的宗教結構、時間和人類在時間中的經驗,作為一個宗教信徒,你會立刻感到,當下的時刻並不如之前的幾百、幾千、幾百萬年歷史那麼重要,當下的時刻在時間中只是微不足道的一瞬,而你是更大敘事的一部分,這會立即讓你在規模上感到渺小。如今,我們都想要變得更大,希望給人留下深刻的印象,但可以說,這是一條通往心理疾病的快速路徑,因為優雅地接受你在宇宙中渺小的位置是通往平靜與和諧的入口。
    當人們說,比如,我走進這家酒店,你知道,那個人讓我感到渺小,那是一種被讓人感到渺小的壞方式,但也有一種良好的方式讓人感到渺小:拿起一本古老的文本,閱讀三千年前某個外國人寫的字句,這會讓你感到渺小;走進沙漠,感受那些岩石的年齡,沙子中記錄的時間,這會讓你明白自己的位置;和一種對你的地位、重要感、成就的自我敘事毫不在意的動物相處,這些驅動現代人發瘋的事情在古老的宗教領域中並不存在。
    如我所說,宗教告訴我們,你是更大故事的一部分。許多信仰告訴我們,生活和你個人都是不完美的。比如,想想天主教及其原罪的概念,與原罪相關的確有很多壞事,我對許多方面並不特別喜歡,但讓我們看看好的那一面,對吧?天主教告訴我們每個人都是破碎的,每個人都有缺陷,這是一個相當有用的起點,因為如果你認為好吧,我有點破碎,但其他人也是,那麼我們都在盡力而為。這是通往脆弱和友誼的入口,讓你願意降低預期,與他人建立聯繫。
    很多時候,成功的人發現很難交朋友。為什麼?因為他們將成功與無懼連結在一起,而他們越成功,越難以承認作为人的真相,那就是我們偶爾都是無助的孩子,至少是受到驚嚇的無助孩子,與此時保持聯繫變得更加困難,更不用說承認這一點於他人。因此,宗教靈活地減少了我們的期望和自我認知。我們不過是有缺陷的人類,完美的世界並不存在於比佛利山莊,不存在於新加坡或悉尼的繁華地區,它存在於另一個世界。換句話說,人類的領域本質上是不完美的,這是個不錯的起點。
    就算你去約會,想象一下兩個可能的約會對象,第一個告訴你:“是的,我有點完美,我力求達到完全的完美。”我會想,哇,太好了,但與另一個人相比會稍微讓人害怕,後者則說:“我有點有缺陷,但我正在努力管理我的缺陷,我有興趣了解我的缺陷並與之合作。”瞬間你會想到,與這樣的人相處生活可能會更輕鬆。追求完美的事情讓日常生活變得極為困難,而宗教在這方面稍微地解決了一些問題。
    他們能夠讓我們在自己眼中變得渺小,同時在你知道的,某種神聖存在的眼中抬高我們。而且這幫助我們與自己建立了更輕鬆的關係,觀念也是,你無法使這一生完美。你知道,生活在另一個領域才會變得完美。我們會在別的地方建立耶路撒冷,而不是在這個世界,在下個世界。再一次,這讓我們放下了壓力。我們現代人,我們這些現代人認為當下的時刻是至關重要的,現在是重要的,發生的一切都是至高無上的重要。記住一百年前或一千年前的事情並不重要,現在唯一的時間標準是你是可以被完善的,對嗎?所以如果你有什麼不對勁的地方,你是在和一個完美的理想對抗,這非常非常困難。
    而且你注定要快樂,如你所提及的,每個人的真正目標是幸福,而不是實現某個宏大計畫,不是為他人而活,而是為自己的幸福。而且這是一個美好的理念,但老天啊,這確實帶來了許多問題。天啊,想想埃米爾·杜爾凱姆,在20世紀初的法國社會學家寫的這本書,對比古代社會和現代社會之間的差異。他指出了古代社會和現代社會之間的一個令人不安的差異,前者是以宗教為主的前工業農業村莊社會,而後者是以現代城市、技術驅動、成功導向的個人主義社會,這就是自殺率。他在1900年出版的自殺著作中意識到,儘管現代社會有其優勢,卻導致他們的一部分成員,通常是最有抱負的成員自殺。為什麼會這樣,這成為了現代社會學的誕生,這是一項對現代時代對靈魂的影響的重大探究,我對此深感著迷,我無法放下這個問題,因為這是什麼悖論?在豐富中遭受痛苦,進步中的倒退,這令我著迷。
    我曾與「反對悲慘生活」的首席執行官西蒙·甘寧交談,他與我分享了一些關於自殺的統計數據。他說,在英國,平均每90分鐘就會有一人自殺,76%的自殺者為男性,每一個死亡事件背後有25次自殺未遂。45歲以下男性的主要死亡原因是自殺,15至49歲人群的主要死亡原因也是自殺。19至35歲的年齡段報告危機的比例是其他組別的兩倍,而16至24歲的年齡段是歷史上自殺傾向增長最快的群體。最近,圍繞年輕女性和自殺傾向的對話也興起,這是一個不幸的逐漸增長的趨勢,年輕女性現在也在經歷自殺的傾向。
    而且人們並不僅僅在事情不好的時候自殺,人們在事情不好且他們認為是自己的錯誤時也會自殺,這是一個微妙的點。他們無法將所感受到的麻煩與強烈的責任感區分開來,而這同時也帶來了羞愧感,這是怎麼回事?你看,當我說我們生活在一個個人主義的世界時,這究竟意味著什麼?我們生活在一個人們感覺自己操控自己敘事的世界,發生在他們身上的事非常緊密地反映了他們是誰以及他們做了什麼。而這並不總是如此。你看,在漫長的歷史時期,人們未必被緊密地捆綁在他們生活的可觀察結果上。這在金錢方面發生過。例如,在古英語中,貧窮的人被稱為「不幸的人」。不幸這個詞讓我們拆解一下。那裡有一個「 fortuna 」的字。如果翻譯成拉丁文,這是命運女神,而羅馬人經常向命運女神獻祭,以表達他們的祈求。你知道,請你幫我,這不是我的錯,是外部因素。如今,這聽起來完全奇怪。在世界上最個人主義的國家,美國,貧窮的人被稱為「失敗者」。所以我們從「不幸者」變成了「失敗者」,這是四百年的軌跡。在這段時間裡發生的故事就是,誰對人們的命運負責。
    而如今,你知道,如果我告訴你,事情對我並不順利,我剛被解僱,我的書也賣得不好,但這不是我的錯,我只是遇到了一些厄運,你這個非常好的人,然而,現代你心裡會想:嗯,你肯定做錯了什麼,對吧?你會想,肯定是你有什麼問題,因為我們就是這樣思考的。我們不讓人們有幸運的好處,對吧?同樣,如果你告訴我,哦,你知道,我的播客表現得非常好,現在有八千萬,這就是我目前的情況。而你對我說,哦,只是運氣好。我會覺得哦,史蒂文真是謙虛,但是,這不是真的,他一定做過什麼。我們相信人們會行動,這些行動會導致結果或失敗。而這就是為什麼人們會自殺,因為在極端情況下,人們認為除了自己之外,沒有其他的因素可以解釋他們所經歷的事情。當然,現實要複雜得多。我不是說這是事實,但這是被感知的真相。你知道,我們生活在一個以能力為主的世界裡,對吧?那個詞,能力制度,現在是每個人口中的話題。如果你看看美國以及全世界的各種政客,所有人都希望建立一個能力制度的世界。有些人認為我們已經做到這一點了。
    這個字的意思是什麼?我不知道。精英主義是指精英社會的概念,即人們的結果取決於他們的才華,而不是取決於他們的父母是誰。社會中的某些腐敗階級或某些影響力人士,因此,你知道,左翼政治家和右翼政治家都說我們想要創造一個精英社會,在這裡,你的孩子能進入他們應得的地方。如果你努力工作,你可以到達那裡,並且,在那裡每個人都有成功的機會,你知道,這樣的言辭。這是現代的言辭。聽起來很棒,在很多方面這是一種巨大進步,但再次強調,讓我們關注這種信念的心理代價,因為如果你真的相信,在一個那些到達頂尖的人應該到達頂尖的世界,這意味著你也在假設一個在底層的人應該待在底層的世界,換句話說,一種精英主義的世界觀,將成功和失敗從偶然變成了必然的命運,這也就是為什麼贏家可能變得相當冷漠,因為他們會想,「我都是自己努力爭取來的,你知道,不需要感謝任何人,可能也不需要繳納很多稅,為什麼要繳稅呢,這很好。」而同樣的,底層的人則受到壓迫,因此,我們創建了這個非常複雜的意識形態,在這裡生活有一個隱藏的代價,這種情況在幾代人之內就發生了,對嗎?因為我甚至想到了我的母親,她來自,我知道那是一個不同的國家,還有不同的傳統,但即使在我母親的世代,在她成長的非洲,如果他們想要好的運氣,他們會帶著他們的羊和動物,去找當地的巫醫,基本上進行獻祭,他們顯然會祈禱,但他們堅信他們的結果是由某種宗教神明所決定的。即使她搬到英國並在這裡創業,我覺得她也逐漸遠離那種思維方式,因為你幾乎可以說這像是個人責任的詛咒,或者至少是個人責任的陷阱,現在她真的認為她的結果與她的努力工作相關聯。這讓我想到了我從未考慮過的事,那就是這對我們的心理層面可能是有害的,當然,因為我們都知道其良好的方面,當然有。所以,我實際上指的是一件比較少被談論的事情,因為我們知道其積極的一面,當然,人們負責任的世界可以是好的,但在什麼時候它會碾壓人的精神呢?談到你的母親,從一個農業社會或鄉村社會轉向城市現代個人主義社會。在世界的許多地方,在舊世界或前現代的世界中,當人們第一次見面時,他們會問,「你來自哪裡?」以及其他問題,「你的祖先是誰?你的父親是誰?你的母親是誰?」那是人們的身份。如今,當然,你知道,任何人第一次碰到別人時,最常問的第一個問題是什麼?你做什麼的?根據你如何回答這個問題,人們要麼非常高興見到你,要麼會輕輕地把你擱置在一旁,讓你與花生一起,沒有任何人想要跟你交談。我們生活在一個世界,這聽起來可能是一個奇怪的世界。 我們生活在精英的世界。現在,精英這個詞通常與一些古老的英國人有關,像是擁有城堡或古老血統的人。我不是這個意思。精英主義其實只是根據人類的某一個方面來評價人類的任何方式,但只有這一個方面。所以如果你遇到一個對服裝有挑剔的人,你告訴他,你的毛衣來自任何地方,他們會說,「你不能成為好人,因為你在時尚品味上實在是不夠投資。」那並不重要,你的心有多純潔,或者你的詩有多美,或者你長得怎麼樣,你的衣服不對。所以這就是一個服裝的精英者。如今,現代世界中主導的精英主義形式當然是工作精英主義,這就是為什麼你知道,精英的對立面是你的母親。作為一種母親,理想中的母親,對吧?另一種母親不關心你怎麼表現,她也許是虛構的,關心你是誰,但大多數人並不在乎我們是誰,他們關心我們的表現。因此,你知道,我們經常被告知,我們生活在如此物質主義的社會中,世界如此物質主義,我們都在追求金錢。我並不認為我們實際上在追求金錢。我認為我們追求的是金錢在我們社會中所帶來的愛與尊重。 我們將物質財物的擁有與榮譽和尊重的擁有聯繫在一起。但是,你知道,如果你換個方式來說,假如你說,你可以擁有一個塑料代幣也能獲得愛和尊重,人們就會一直想要那些塑料代幣。問題不在於我們想要物質財物,而是在於我們想要的情感獎勵。有時候我們會覺得人們非常貪婪,他們所做的只是購買更多的東西和豪華的汽車。但你知道,下次你看到一個駕駛法拉利的男人,別覺得這個人很貪婪,你知道,他如此低俗和貪婪,那只是因為這個人對愛的需要非常強烈。因為,通常對物質財物的渴求,實際上掩蓋了更深層次的需求,那就是對愛和尊重的強烈渴求。
    這是我一生中的一部分
    你知道,我買了所有的路易威登賓士豪宅
    在我人生的那個階段,我真的試圖向某人證明什麼,或是被某人接受
    這就是我為什麼要擁有它的原因,事實上,隨著我自己變得更加安全
    你會看到我每天都穿著全黑的衣服,不戴手錶,不開跑車
    在做決策時,我更傾向於實用性,這太吸引人了。我認為這是一段旅程
    你知道,這並不是說這些物品不應該對每個人都可用
    當然,它們可以對每個人都可用
    但問題是,你對它們的需求是來自傷痛,還是來自真誠的渴望,當它來自傷痛
    這就是問題,因為它不會解決傷痛。這才是問題
    因為你知道,你將獲得的愛就像名聲
    我總是認為,成為好父母的一個明顯標誌就是你的孩子對名聲毫無興趣
    因為
    你知道名聲試圖滿足
    一個應該理想上通過
    更親密的人際連結來滿足的空白,但我們生活在一個對此沒有多少時間的世界,因此
    在名聲的經濟和物質商品的經濟中
    我們創造了一個世界,在這裡人們受到巨大激勵
    遠離他們真正想要的東西,那就是
    被愛,被看見,被聽到
    進入一種物質獲取的漩渦中
    愛是什麼?如果我們在談論,我們來談談浪漫之愛。那是什麼?
    好吧,我可以先說我們對它有點困惑
    所以我不能給你一個立即的答案
    但我想表達的是,不僅是我,整個
    當前的世界對愛都有些困惑,我認為我們已經困惑了大約200年
    讓我們對自己寬容一點,因為
    我們現在對待愛的方式是一種前所未有的
    哲學,知道嗎?在過去的250年裡
    我們在一種我們可以稱之為浪漫主義的哲學影響下愛著
    浪漫主義是一種對愛的願景,帶有非常特定的假設
    讓我列舉幾個
    每個人都有一個靈魂伴侶。你會找到這個靈魂伴侶
    你會通過稍微神秘的方式找到他們
    可能通過某種幾乎是半神的東西,你會感覺到拉扯
    你會在超市、夜總會相遇,甚至不需要知道太多關於他們的事情
    你會感覺他們是你的命運
    所以你會被某人吸引,儘管你未必了解他們太多
    會有一種力量把你牽引過去,你會感覺這就是那個人,他們將是一種天使,字面上是一種
    來自另一個世界的延展存在。浪漫主義者非常非常熱衷於這種觀念,即你不必
    太了解某人就能理解他們,即使不多說話,聯繫也會更深
    浪漫主義者還認為愛與性
    絕對是緊密相連的,你無法在兩者之間有哪怕一毫米的分離
    在舊世界中,愛與性有時會分開,這曾經是一個問題
    但這成為了一場悲劇。因此,通奸從一個困難變成了悲劇
    這就是所有現代小說和電影所講述的通奸悲劇
    所以,看,這些是現代世界所創造的一些困難
    我們今天往往相信,愛是一種情感
    我們應該感受的情感
    而不是我們應該學習的技能,你知道,如果我跟你說我們應該研究愛
    我們應該去愛的學校,你知道,那不是很浪漫
    現在每當有人說這不太浪漫
    叮叮,那通常是問題的跡象
    像大多數聽起來不太浪漫的事情其實是好主意,而大多數浪漫的事情像
    在拉斯維加斯結婚,因為你跟某人認識了五分鐘,其實不太好
    那麼,我們在哪裡出錯了?
    我們出錯的其中一件事就是這整個本能的事
    所以
    我們往往相信
    愛會本能地把我們拉向對我們正確的奇妙人
    你知道,舊世界裡,人們的關係都是預定的。你會因這個原因和這個人結婚
    你知道,這個人與我的家庭相處得很好,等等
    而現在這與你無關。你與某人牽手,而今天我們名義上自由選擇任何人。萬歲,美妙
    難道我們不會做出很棒的選擇嗎?呃,不,我們為什麼不會做出很棒的選擇?因為我們不自由
    為什麼我們不自由?
    我們需要去找心理治療師告訴我們為什麼我們不自由。我們不自由
    去愛任何人
    我們在兒時的軌跡上愛著
    成年人的愛建立在
    兒時為我們鋪陳的軌跡和腳本之上。你可能會問,這有什麼問題?所以呢?好吧
    問題在於我們許多人在童年裡的情感與更多問題的動態交織在一起
    可能為了在童年中獲得愛
    我們也必須面對某個憤怒的人,某個暴力的人,某個沮喪的人
    某個貶低我們的人,或者偏愛其他兄弟姐妹的人,無論是什麼,然後我們進入成年
    我們發現自己對感覺熟悉的愛情故事充滿吸引力
    因為它們回響著童年的一些動態,但它們不一定能帶來幸福
    你知道,有時我們會碰到這樣的情況
    是的,你安排了一個朋友。假設你有一個非常好的朋友,你認識另一個朋友
    你認為這兩個人會非常合拍,於是安排他們約會,然後你在之後打電話給他們。
    你問,那麼情況怎麼樣?
    你知道的,一定是非常順利的。
    他們說我不太確定,也許缺少了一點火花。
    他們真正想表達的是,
    他們不會這樣表達。
    你的朋友,這次約會,
    並沒有向我表現出會讓我痛苦的跡象,
    那種我需要忍受的痛苦,
    為了感受到我在戀愛中。
    換句話說,這段關係威脅到了快樂。因此我不得不離開。所以我們是矛盾的生物,
    因為我們的過去不一定是快樂的。我們未來的浪漫生活也不一定要快樂,而這一點是
    你知道的,他們在250年前愛情重新定義時並沒有考慮到的。
    當人們說他們有父親問題和類似的事情時,
    那麼你是否是在說這通常是有道理的,因為他們早期的經歷中有一個
    父親形象,生活中的男性角色可能離開了他們,或者你知道可能造成了
    焦慮依附風格或其他什麼。所以他們最終追求所有男人和關係,因為那是他們與愛結合的痛苦。
    當然,我的意思是我們會重複那些我們不理解的事情,
    只要我們對成長過程中所伴隨的故事不自知,
    我們就會在成年生活中重演它們。因此,我們並不是必須永遠這樣做,但看看,
    我認為我們中的很多人都渴望為童年故事寫下一個不同的結局。
    我們的父親可能是一個冷漠且心懷不軌的生物,
    但也有一些優點。
    夢想是找到一個有點像他的人,但確保故事有一個好的結局。
    所以這不僅僅是一種重複的渴望,而是重複並給予更好的結局的渴望。
    但經常,你知道的,我們無法達到這個目標。我認為,
    瞧,心理學的事情是,我們在周圍看到的人做
    所謂的瘋狂事,像是愛上那些不會讓他們快樂的人,
    破壞自己的職業生涯,
    無法向他人敞開心扉,而我們會想,我們能退一步看看。
    他們為什麼這樣做?發生了什麼?
    現在有一種方法來看待這一切,
    這是一種富有同情心的方式來看待,那些現在看起來瘋狂的事情,
    曾經是非常有道理的。
    這曾經可能是一個非常聰明的事情,如果你在一個環境中成長,
    比如說,有一個父母情緒低落,對吧?一個父母情緒低落,
    而你完全關閉了自己的情感,決定永遠不會信任任何人,太好了。
    這在你五歲時非常聰明,當你有一個情緒低落的父母,對吧?
    因為這樣你能挺過人生的下一個階段。
    如果你在五歲時打開你的心,而有一位父母情緒低落,那會撕裂你。
    所以,為你自己乾得很好的事情,你做對了,對不對?或者想像一下某人,
    作為孩子成為小丑,因為有一種很悲傷的氛圍,有抑鬱狀態,而他們可以投入的只有笑話。他們只是個瘋狂的笑話製造者,太棒了。
    對於一個孩子來說,弄明白他們需要
    成為一種瘋狂的小丑是一件了不起的事情。但10年後、20年後、30年後發生的事情是,曾經是一個
    對不可忍受的情況的出色防禦策略,現已變成或多或少毀掉了人們的機會。
    因為那個,有一位困難的父親的人,將最終永遠無法向任何人打開心扉,
    即使是非常安全的人。他們甚至不知道自己的心是關閉的。
    但他們會仍然重演相同的防禦策略,或者那個你知道的,
    早期做小丑的想法是絕妙的,
    但現在他們對任何嚴肅的事情都沒有時間,他們的朋友覺得他們是一個有些塑料的人,永遠無法與他們聯繫。
    這在成年世界中是一個真正的代價。
    所以,你知道的,我們經常需要做的是感謝我們年輕的自己,因為他們設計了
    那些真的很聪明的策略,但同時說,
    謝謝,這已經夠了。我想生活在不同的方式。那曾是一個出色的策略,但現在可能已經不再是
    我現在生活的方式。
    我在你講的時候想到,這裡有兩種類型的人。
    我在不同的人中來回思考看看他們的情況與我所說的如何相符。
    我在心中確定基本上有兩類人,一類是意識到自己循環的人,
    你知道的,不管他們是否已經
    採取行動去改變它或只是重複它,誰知道呢;而另一類是完全無知自己在這個循環中,
    他們只是覺得,哦,天啊,我的運氣。你知道,他們會說類似的話。
    如何增加對自己循環的認知?你認為有辦法嗎?
    是的,
    可以做的事情太多了。讓我們想像最簡單的練習。
    心理學家有一些叫做句子完成測試的東西,
    你從一個問題的開頭開始,然後用省略號作結尾。
    這是省略號,你告訴某人不要想太多,
    只需完成句子,典型的句子是:
    「男人是……」
    「女人是……」
    「我……」
    「生活是……」現在如果你給某人那張紙,
    並告訴他們不要想太多,只需寫下來。
    好吧,了不起的事情會冒出來。
    「男人是那些專制的惡棍。哇。那是從哪裡來的,對吧?你在發掘……你知道的,女人是……
    無論是什麼,生活……我就是
    一個不受重視、不值得被踩的人。好吧,你知道你心中擁有這些東西嗎?
    不一定。換句話說,有時候你需要這些小杠桿
    來照亮一下。還有一件事,
    真的有幫助,而我不是在……
    對於你的觀眾,
    許多治療師,許多心理治療師並不應該是,但有些很偉大,如果你找到一位好的心理治療師,他們也可以提高
    你的自我認知水平。
    我想我們談論的是提升自我意識的層面,而原因非常簡單。我們都會做一些事情,假設當你身邊有一位男性時,你可能會覺得那個人在評價你,因此你會選擇退縮,不想和他競爭;而當你身邊有一位女性時,你可能會覺得自己會受到不好的對待。因此,無論是什麼樣的情況,過去的某些經歷會被投射到眼前的情境中。
    當你和一位男性或女性一起進入治療室時,驚奇的是,你會拿出那些事情,並展示自己平常所做的行為。但這一次,你不再是在辦公室裡,或是在某種關係中,也不是在那些人們忙碌、擁有自己事務和遊戲的背景下。你是在一個安靜的房間裡和一位專業人士交談,他們就像培養皿一樣,能夠看見你正在做的事情。於是你會對你的治療師說:「我知道你討厭我。」而治療師則會回答:「我真的不這麼認為,但我對你有這樣的堅定信念感到感興趣。」或者,有人會對治療師說:「我需要照顧你,我覺得你很累,真的,你一直做得很好,我想要照顧你。」也許這樣的情況你已經持續了一輩子,而治療師則會說:「你不需要照顧我,但在你的過去,有沒有那種需要你照顧的人,這讓你感到內疚,並且讓你每次與人相處時,都覺得他們的需求比你的需求更重要?」
    因此,有一個機會能夠比以往更清晰地看到,在人際關係或辦公室生活的喧囂之外,你正在把什麼故事投射到現實中,這對你造成了很大的損失。現在我知道我那源自童年的循環,而下一步是做些事情來改變它。我該如何克服那種來自童年的強迫性衝動,去重複那個循環呢?我們不應該輕視這一點,這已經是一個巨大的成就。你知道我的意思嗎?如果你能夠掌控這一點,我們不需要人們完美無缺。對吧?我們需要人們知道自己的不完美,並且能夠及時警示我們他們的不完美,以免造成過多的傷害。
    這之間的區別是巨大的。我舉一個約會的例子,假設你聽到別人說:「不要這樣對我,因為我們不是約會。」但在約會中问的一个好问题就是:“你有多疯狂?”如果對方說:“我不瘋,我完全理智。”那就快跑吧,因為每個人心中都有一些愚蠢。我們接近日常可接受的理智時,可以在我們的瘋狂領域中放置一些界限。因此,完全理智對任何人來說都是不可能的,但意識到自己的瘋狂所在,以及在事件發生後適當的警告和真誠的道歉,就能走很長的路。
    人們經常說:“我在找一個有幽默感的伴侶。”其實沒有必要需要笑話。這不是關於笑話,而是對於自我的謙遜。能夠說:“我想,我其實和你們想的一樣,生活是有些困難的。”這樣的人更安全,雖然不一定完全安全,但至少他們在自我意識的道路上邁出了第一步。因此,最終我們在這個世界上能做到的,便是自我意識,當我們失誤時能及時道歉,還有一種真誠的意圖去進步。我想這也很重要。
    所以我意識到自己在關係中有某些習慣是其中一部分;但我也認為,我的伴侶會希望知道我正在努力克服那些毀滅性的循環,至少我在努力向前邁進。我認為,在現代社會中,最具毀滅性的觀念之一就是“真愛意味著接受對方的全部,包括所有的優缺點”。這聽起來是一個美好的夢想,當你聽到有人分手時,常會聽到這樣的話:“我前任就是不接受我真正的樣子。”大家都會說,“哦,是啊,真是可怕的人。”但禮貌上,我們可能要想一想,我們真的有資格被愛嗎?這公不公平的期望,或者如你所說,難道不應該假設我們所有人都是不斷進步的過程中,而希望改進其實並不違背愛的本質嗎?
    古希臘人就非常了解這一點,柏拉圖把愛看作是一個課堂。這是一個美妙的觀念,愛是一個讓兩個人以寬容和善良的精神共同努力的課堂。我們不是在談論吼叫,我們是在談論寬容和善良。兩個人滿心期望互相幫助,成為彼此最好的版本。愛是朝著進步和自我提升努力的。如今,這聽起來很奇怪。如果你到處宣稱:“我閱讀了柏拉圖,他正在引導我達到‘愛是一個課堂’這個觀念,所以我想給你上40分鐘的課,讓你知道你的一些缺陷;然後希望你也給我上40分鐘的課,講講我的缺陷。”
    這段話可以被視為叮叮叮
    不浪漫,對嗎?這不算特別浪漫。這並不代表這是一個糟糕的主意,因為我認為愛是一種需要學習的技巧,而不僅僅是一種情感。此外,有些事情讓我們需要回到學校去學習。我最近越來越想到,大多數關係的成功歸結於你在處理衝突方面的能力,因為我曾經有過一段關係,嗯,我們都可以互相承擔責任。我們只是對衝突的解決不太擅長。而最近的一段關係,我們在這方面似乎好多了,不是完美的,但在解決衝突上明顯改善,這讓一切都大不相同。
    但我想斯蒂芬,你知道,若你在衝突解決上做得不好,這不全是你的錯。這部分是因為我們社會的運作方式,回到浪漫主義的概念,對吧?浪漫主義給我們這個非凡的想法,認為愛應該是無需言語就能感受到和傳達的,對嗎?所以最浪漫的人常常會說的最浪漫的句子是「我遇到了這個人,我們甚至不需要說話,我們只是覺得想法一致。」每個人都會說,「哇,真浪漫,叮叮叮!」但這其實導致了憤怒的災難性爆發,對吧?
    什麼是憤怒?憤怒是一種迷人的行為模式,你會因為別人沒有理解你而感到非常生氣,即使他們並未說什麼他們也沒有理解你,而你會感到被冒犯,因為你認為,作為一個浪漫的人,你認為他們不可能愛我,因為真愛意味著對某人的理解,這是直覺的,無需言語。因此,我不會說話。所以,想像一下,你和伴侶從派對回來,他們可能會對你說,「親愛的,有什麼不對嗎?」而你會回答,「當然有,但我不會告訴你。」然後他們會開始說,「來吧,你可以告訴我什麼不對。」而憤怒的人則會說「不」,這可以一直持續下去。我的意思是,所有人都有過這種經歷,你知道的,你回到家,直接上樓,上廁所,關上門,而伴侶在門外拍打著門,說:「請,親愛的,只告訴我什麼不對。」然後你在門後回答,「不。」原因就是你是一個浪漫的人,你認為你的伴侶應該有神奇的,幾乎是外星人的能力,能透過廁所的門看透你那受傷的靈魂,理解你為什麼不高興。
    但當然他們不可能,因為他們只是人類。你知道,我們需要很長時間才會意識到,其他人並不是心靈讀取者。你知道,我們應該始終問的第一個問題是:「我有告訴他們這件事嗎?我知道我不高興,但我告訴過他們這件事嗎?」而答案往往是否定的,因為我們是浪漫主義者,所以我們必須這樣做。我是說,你知道,我們可以接受這真的很無聊。我們必須使用語言,我們必須痛苦地堆積起語言,說明:「我之所以有些不高興,是因為……」你必須解釋自己。這並不特別浪漫,但這通常是一個好主意的標誌。
    誠實我在關係中有時候難以做到完全誠實,當我覺得這種誠實可能會傷害他們時。所以,我們能擁有真愛和完全的誠實嗎?我相信,向某人傾訴所有一切的願望是美麗的,但在某種程度上卻又是烏托邦式的,這是有問題的,因為我們每個人內心都有矛盾、懷疑和不忠的想法等等。而愛的工作並不是不斷地將伴侶與你內心最令人不安、最受困擾的部分摩擦在一起。現在,我們並不是在倡導完全的虛假和謊言,但這是一則對編輯的宣傳。你知道,我們應該期望不會每次都見到彼此的全貌。我知道這聽起來浪漫,但有時作為父母,你會發現,告訴你的孩子你心中所想的一切真的有那麼好嗎?還是有時候,說「我只是要編輯自己」,不是出於欺瞞或詭計,而是出於愛,愛可以與編輯某些現實的方面相兼容。
    在一段關係中,尤其是在性生活或缺乏性生活的關係中,有很多編輯發生。在性方面,我之前查看了一些統計數據,因為我知道你已經相當廣泛地討論過關於關係和性以及無性生活的話題。我發現這個數據顯示,一項由英國關係輔導網絡進行的22項研究發現,有26%的人在戀愛中每年發生性行為少於10次,而有8%的人完全沒有性生活。這與2018年的數字相比,顯示出明顯的上升。看起來我們作為一個社會正在變得越來越缺乏性生活。那麼問題出在哪裡?問題是在身體上還是心智上呢?
    你知道,因為我是這樣的人,我們要轉向心智。我相信有時候身體上有問題,它們也值得關注,但如果我可以談論心智的話,為什麼開始的時候性會比較容易,而在長期關係中卻不然呢?一個主要的原因是憤怒。你知道,與一個讓你生氣的人性交或想要性交並不容易。在許多關係中,有很多積壓的憤怒,雙方都不知道這種憤怒的存在。而這種憤怒來自於微小的失望事件。
    有人沒有在他們說好會打電話的時候打電話。有人在本可以的時候沒有笑,也有人在需要的時候沒有表現出慷慨。這些事情會積累起來,當這些事情太多的時候,你會發現自己不想讓任何人靠近你,因為你非常生氣。從本質上講,你是非常生氣的,但在這些情況下,你並不知道自己是生氣的。你不知道自己生氣。再次強調,心智對自己來說並不是那麼明顯。
    所以,如果你想要更頻繁地發生性關係,不要只是在蠟燭和華麗的床單上投資。一個非常有用的事情是和你的伴侶共進晚餐,然後告訴他們:「我們都要問對方我們是怎麼惹彼此生氣的,因為我們確實讓彼此感到生氣。」這不並不是因為我們是邪惡的人,而是因為我們是人,且我們在一段關係中,而沒有任何一段關係能在一小時以上不累積挫折感。我們在餐桌上越能釋放這種挫折,就越不會在臥室中形成阻塞。
    而我們經常不告訴伴侶我們的挫折是因為這些挫折聽起來很可笑。比如說,等等,你因為我在跟你媽媽講話的時候使用「真的」這個詞而感到不高興?這是不是太荒謬了?你這樣說很可能會讓伴侶指著你說你這樣太瘋狂了。但是我認為,我們都還戀愛著,內心深處至少還有一小部分是這樣的。而且,如我們所知,小孩子會因為一些很奇怪的小事而感到不快。你知道,你移了一個按鈕,他們就開始哭鬧,你會問發生了什麼事,而他們會說你移動了那個按鈕,而你則會問為什麼這樣重要?但對他們來說,這是重要的。或者鉛筆稍微改變了方向。
    所以我們應該學習,記住當自己是個孩子時的感受。我們也應該承認,即使是成人,即使在各方面都很能幹的成人,內心深處仍然會有一個小孩,這個小孩很容易因為一些小事而變得非常沮喪。因為他們是成年人,這就是問題所在。我們認為成年人不可能有如此幼稚的反應。再次,我們需要放下對羞恥的恐懼,說:你知道的,是的,成年人可以因為微不足道的事情而感到非常沮喪。成年人可能確實會因為微不足道的事情而不高興,而當我們敢於向伴侶揭露這一點時,這對我們而言是一種榮耀,而他們也可以做同樣的事情。
    所以,如果我現在聽到這些話,我在一段我認為不有趣的關係中,即使我說我覺得我沒有足夠的性。而有關「多少性算是足夠的性」的想法,很可能來自於電影,這也是一種陷阱。如果我在一段性關係缺失的關係中,不管這個定義是什麼。你提出的解決方案一是試著解決憤怒和潛在的蔑視。
    那麼,還有其他你認為有效的解決方法嗎?你知道,我認為有一個有用的做法是去問:性為什麼重要?性究竟是什麼?為什麼這件事情會重要?當人們感到非常不高興時,我認為答案往往是:性是某種非常微妙而重要的事物的象徵,那就是我的伴侶愛我。之所以會成為一個如此尖銳的問題,是因為他們無法堅持伴侶可能會愛他們卻不想要性這一觀念。這在心理上是不可能的。不過,重要的是要說,這是可能的。你的伴侶可能既愛你又不想要發生性。他們也可能有其他原因,比如身體不適等等。
    然後我們可以詢問自己,性究竟追求的是什麼?性追求的是親密。你知道,甚至我們會說,在一些禮貌的語境下,我們會說他們變得親密,這就意味著他們發生了性關係。所以我們對性的了解是,性真正令人興奮的地方不是性本身,而是親密的部分。這意味著某人卸下了防備。在大多數情況下,我們接觸其他人時都帶著防備,而在這個極為罕見而不尋常的時刻,我們與另一个人在脆弱狀態下相遇。這讓人感到無比放心,遠離了生活的正常限制,而還有其他方法可以做到這一點。性並不是唯一的方式。
    所以通過更好地理解性,我們也有機會在那些不是性的方法中獲得一些在性中得到的東西,如果這些話能讓人理解的話。我在播客上請來了Tracy Cox,她對我說了一些話,讓我非常印象深刻,因為在她說之前我沒有意識到,這就是她所說的其他性。當你的伴侶幾乎變成像家人一樣的時候,或者你開始把他們看作兄弟,因為他們在你面前穿著運動褲。她說出這一觀點,我認為在你的書中我也讀過,從很多方面來看,這正好與使性在最初的日子裡如此吸引人的那種刺激相反,因為它是新奇的和冒險的。
    因此,她暗示了愛和性實際上是兩端的兩個極端。回到我的主題,浪漫主義告訴我們性和愛完全是統一的。然而,我認為你所表達的,以及你的許多觀眾所知道的,是關係更為複雜,讓我們不要對此感到折磨,讓我們好奇再與彼此溝通。我認為,成長的孩子面臨著一個悖論,這是弗洛伊德著名的觀察,不管你對弗洛伊德有什麼看法,這都是一個非常有用的觀察,孩子在生活初期首先經驗到的就是愛。
    我們都會經歷愛情
    嗯,在人們的手裡,一切都已經消逝,對吧?我們和他們不會有性上的聯結
    因此,成年愛情對於童年所欠的債務
    就讓我們在作為成年人開始愛上他人並建立關係時陷入了困境
    越是和某個人親密,我們就越會感覺
    就像在一開始與父母在一起時的那樣,當時事情非常舒適
    這正是為什麼?
    人們喜歡去酒店,為什麼人們喜歡去酒店以恢復關係?
    理由是那些家具不會記得你,窗簾不會記得你,你是
    在某個選擇的時刻被允許成為一個沒有歷史的人
    而正是這種歷史讓親密變得艱難,因為這段歷史雖然在編織你們的關係
    並讓你們在情感上接近,但它也
    使

    自由變得困難
    我認為我們需要非常寬容地對待自己,因為這種情況的發生,嗯,那麼我們該怎麼辦呢?
    我們不需要訂很多酒店房間。我們需要花很多時間遠離伴侶
    我注意到即使你在笑,你在說這話的時候帶著微笑,我認為這部分是線索
    你知道,當我們面對生活中最困難的謎題時
    擁有寬容的幽默感和共同的幽默感
    如果一對夫妻能將性方面的挑戰從悲劇轉變為某種更接近
    喜劇的事,那是巨大的成就。想想,你想想調侃吧,對吧?
    有些伴侶面對的事情真的很難
    當一對伴侶學會用愛來互相調侃時,這不是很美妙嗎?
    他們會說,啊,史蒂文
    對,就是你做的那件事,給你起一個小綽號,叫你某個可愛的小綽號
    這是一個美好的時刻,因為這意味著不滿已經升華為
    溫柔而富有同情心的理解,了解為什麼某人會這樣困難
    所以,我們對伴侶的不滿中,最好的事情就是
    能夠用調侃的方式來化解它們
    而且我們可能需要在像性這樣麻煩的領域做到這一點
    如果你的伴侶能夠稱讚你,從認為你是個白癡
    到微笑著認為你是一個可愛的白癡,這是巨大的成就,對吧?
    我們最終都是可愛的白癡。我們不需要相信上帝
    但如果上帝在太空站上俯視我們
    我們都是,你知道的,八十億個可愛的白癡,一旦我們能夠與自己擁有那種
    富有同情心的關係,這就是解決方法的一個重要開端
    我常常在想
    你知道,我現在已經與我的伴侶在一起幾年了
    我在想,怎麼樣才能防止我的伴侶對我感到厭倦?好吧,有時候這種想法會浮現
    有時會想,是不是她會厭倦我,反過來也是如此
    你想想與某人相處四十、五十、六十年
    我相信有些在聽的人已經與他們的伴侶相伴數十年
    我們會有厭倦伴侶的風險,然後尋求新鮮感在
    外遇中,那麼我們該如何防止這種情況呢?
    好吧,這裡有一個
    建議

    在所有關係中,當人們停止彼此傾聽時,便變得非常無聊
    你知道當你提到聽的時候,你會想,哦,是的,我知道這意味著什麼
    等等,讓我們把這些複雜化一點,把它用得當

    對大多數人來說,我們從未被好好地傾聽。這不是我們通常懂得如何去做的事情
    我們知道如何說話,你知道,成為一名良好的公開演講者有很多課程
    但很少有課程教我們如何成為一個好的聆聽者,對吧?這告訴我們什麼?
    那麼,聆聽是什麼?
    想像一個場景,有人對你說話,而你並不是立刻跳進去說
    哦,那讓我想起了,我的阿姨發生了什麼事,或者那讓我想起了,或者你知道的
    開始給建議,然後說你需要記住的事情是一步兩步三步四步,對吧?
    這通常是我們在別人說話時所做的
    而是簡單地保持沉默,治療師擅長這一點,他們所做的就是反射性傾聽
    所以,你知道,你對某人說
    我真的很生氣。我今天在工作上遇到了困難。這件事發生了,那件事也發生了,然後你簡單地
    用稍微不同的詞語重複他們所說的本質,你說
    我聽到,你目前在工作上遇到了一些困難
    而且你正在面臨來自你老板的壓力,那人,你知道
    你可以試試,因為那個人會馬上感受到我被聽到了,然後他們會感覺到更多
    他們對自己有了更深的理解,為什麼在某些人的陪伴下?
    我們感覺良好,並有很多話要說,而在其他人的陪伴中
    我們有點感到無聊,沒有什麼可說的,我們是同樣的人
    這是因為我們感受到的直覺是,我們在一個聆聽者的旁邊
    而傾聽的最佳方法就是字面上不給建議,不分享轶事,而是用略微不同的詞語重複他們所說的,我的意思是,你知道,父母
    保佑他們。我曾經做過父母。我們都是父母,許多人都曾是父母。嗯
    父母對於傾聽孩子的需求往往做得不太好。他們認為自己在傾聽
    幾個月前,我在一個度假村,遇到一個小孩
    小孩可能三四歲,他正處於壞情況,真的是在尖叫
    他的父母,母親在說,可能是母親,有人問,嗯
    怎麼了?嗯
    而小孩說,我厭倦這裡
    整個地方好臭
    是狗屎,我想回家去上幼兒園
    而照顧者說,別這麼傻,親愛的。
    我們正在度假,假期就是好玩。而更重要的是,這家酒店花了很多錢。你想要離開,好的,我明白了。這位女士是想要幫忙,她在試圖讓這個焦慮的小孩冷靜下來。她在聽嗎?其實並沒有,因為這孩子基本上是在說我今天過得非常糟糕,一切都感覺非常災難。救救我。哦,對了,我們都有這樣的日子,而我們不想被告知,“來吧,你生活在美好的時光中,陽光普照,有很多值得慶祝的事情。”我們希望有人能說:“我聽到你過得不好,我聽到你過得不好。我聽到你應付得不太好,你很傷心。”現在如果你這麼做了,別催促他們,別給建議,你會得到很好的反應。我們可以下注這一點。
    那麼其他的核心要素是什麼呢?因為我真的想結束這個關於愛和無性關係的話題。你會怎麼說,兩個擁有真正成功、長期持久的性和浪漫關係的人,他們的核心要素或習慣是什麼?如果我們先聚焦於性的方面,那些核心習慣是什麼?我想,溝通,這一點表現得相當明顯。看看,我會從更上游的角度開始,看這兩個人總體上需要做些什麼,我認為總體來說,他們都需要承認自己是脆弱而脆弱的,以及稍微有點瘋狂的人,因為這不是因為他們是他們,而是因為他們是人類,而作為人類,除了稍微有點瘋狂,沒有其他選擇。
    然而,儘管如此,他們仍試圖做到最好。因此,承認自己的脆弱性,並努力通過廣泛的治療手段來理解自我,這樣的結合是非常重要的。另一個絕對關鍵的東西是承認,許多人在關係中所經歷的很多事情,與你眼前的那個人沒有什麼關係。你將從人生的不同階段引入某些情境和假設,這些情境和假設與當下的情況沒有關係,而與媽媽、爸爸、看護者和其他情境有關。能夠優雅地承認這一點,說:“好的,我很抱歉,我對眼前的人感到困惑。”我在這個情況中引入了一種不屬於這裡的能量。我們都會這樣做,依附理論的整個基礎是,你的依附風格由你第一次的依附決定,那是你與一位父母角色的依附。因此,你知道,你可能是不安全的、專注於某人的。這並不是因為他們值得這樣的依附,而是因為你的早期照顧者這樣做了,這是他們通過自己的行為所規定的,但你的伴侶可能是完全不同的人。
    如果我可以這麼說,弄清楚你的投射。我們人類的投射是非常狂野的,能夠至少有一種意識,眼前的人可能並不是你想的那樣,當下的現實可能更無辜。我想,你有責任對自己這樣做。這聽起來很無聊,對不起,史蒂芬,對不起,親愛的聽眾們,你必須攀登到你的童年之上。聽到這樣的話真是太無聊了,到了30、40、50、60歲,還要聽到必須面對自己的童年。我的天啊,這不是懷舊的節慶。
    唯一的原因是,這樣你就可以將這件該死的事放下,永遠不必再想它。但如果你不這樣做,它會在腦海中繞來繞去。我認為,想想語言,我們所有人在孩子時期,都被放置在一個環境中,在那裡即使不做任何事情,我們也學會了整個語言,包括語法、文法和複雜的詞彙等等,這一切都是在我們在花園裡做倒立、在廚房裡畫黃花鼠尾草的時候吸收的。我們吸收了整個語言,但卻完全沒有意識到,同樣的事情在情感上也在發生。我們學會了一種情感語言,不是關於語法和詞彙的語言,而是一種信任的語言,自尊的語言,以及我們是誰的語言,還有當我們信任某個人時會發生什麼的語言,一種關於是否安全的語言,去和某人做自己等等。我們學會了整個語言,但卻並未意識到,我們從未知道過我們學會了出生的語言。它就是自然而然的發生了,但它就在我們內心深處,並不比語法語言少。
    我們需要做到的事情,學習的難度與成年人學習語言是相等的,你知道這有多難。想像一下如果我對你說你現在要學習芬蘭語,或者下週我們將去學習,我不知道的韓語,那麼你會想,嗯,這需要很長時間,不是嗎?我們必須為此花很長時間。你知道我會怎麼回答你嗎?如果你告訴我學習芬蘭語,我的第一個反應就是,天啊,我想這要花費很久;第二個反應就是,這樣學習的意義何在?但我也會說,假設我們不是在學習芬蘭語,而是在學習信任。假設我們不是在學習韓語。
    我們正在努力學習脆弱性這一課題,安全的脆弱性,對吧?
    這些都是非常重要的課程,
    在我們的人際關係中非常有價值。
    我之所以這麼說,是因為我指的是你所提到的童年模式。
    我認為人們不願意打開那個衣櫃並在裡面工作的一個原因是,
    他們並沒有意識到那就是操控他們職業、人際關係和一切之間的木偶大師。
    所以我認為第一步就是讓他們理解這些童年敘事今天所帶來的影響。
    然後還要意識到,語言可以作為一個有用的隱喻,
    這與時間有關,因為有時人們會說,“好吧,我明白了,我聽了一些播客,
    那個家伙真的很棒,斯蒂芬,你知道的,
    他確實很了解,聽了很多他的播客。問題是,聽了三集後,我並沒有痊癒,你想要去看看
    芬蘭語或韓語的課程,你上了三節?每一門語言那麼流利嗎?哦,不完全流利,可能還需要150節。
    是的,換句話說,又需要150節。
    那麼,換句話說,我們需要慢慢來,我們需要重複這些事情。
    你知道我們之前談到宗教的時候,
    宗教的一個特點就是它們知道我們的心智就像篩子一樣。
    你知道,拿伊斯蘭教來講,伊斯蘭教希望我們一天三四五次地記住
    他們的神。在許多宗教中,你不斷地跪在地上,
    因為他們知道,這些宗教知道,這些信念進來一耳朵出一耳朵。
    我們並不擅長記住那些即使是我們最依賴的真理。
    我認為現代世界的一部分問題在於,我們往往認為
    我只聽一次這個想法,我只需讀一本有趣的書,
    說到某些事情,我知道現在我將改變我的生活。
    你想去的?不不不,你知道,再想一想聖典,
    你每週要讀多少次《聖經》或《古蘭經》,或者每天都要閱讀佛教經典,因為
    我們並不擅長記住那些我們生活依賴的事物。
    然而,在這種治療文化中,是否存在一種風險,使我們永遠只是在治癒,
    我們都好像有點破碎,不斷嘗試從
    早期的歲月中恢復,像是有人從我們手中搶走糖果。
    幾週前我讀了一篇文章,上面說這種持續的治療心態存在一定風險。
    我感受到你的沮喪,並且我與你共享這種情緒。如果我們能不必煩惱這些事情,就能繼續生活,那該多好啊。
    我明白,但我認為斯蒂芬,你必須考慮的是,我們不再僅僅是在努力生存,
    我們是在努力繁榮。對吧?生存的時代已經過去。
    你知道,我們不僅僅是想活到30歲,然後就倒在床上,想着,
    “哦,這是一生的美好,我沒有被敵人屠殺。”
    我們希望活到80、85歲,我們想要的
    不僅僅是生存。我們渴望的是成就。
    如果我們想要這個,我們就必須關注之前幾代人沒有注意到的事物。
    再讓我用另一個隱喻,對吧?
    在人類大部分歷史中,人們沒怎麼注意水。比方說,我在喝水,
    人們不太在意水,假如它看起來裡面没有什麼飄浮在上面的東西,像青蛙什麼的。
    他們會認為這是乾淨的水,對吧?我就這樣一口下去,
    如此的漫不經心,如果我這麼表達,
    數百萬人因此喪命,好嗎?
    然後在19世紀末,正值西格蒙德·佛洛伊德在維也納起步,
    幫助我們思考某些心理問題之時,
    各地開始非常關注水供應問題,而所有主要城市,如巴黎、倫敦和紐約,
    對它們的水供應進行了全面的改革,因為突然發現,
    微生物可能可以在一杯看起來完全清澈的水中,
    殺死數以萬計的人。
    你可能擁有足以摧毀一座城市的水,對吧?這真是令人困惑。你會想,等等,
    只是一杯水,應該沒問題。
    你知道,我不想對你太過苛刻,
    但是那種語氣讓人覺得,難道我們真的要關心那些舊的童年問題嗎?
    為什麼不直接去做呢?不幸的是,我們必須小心,因為生活中有像
    微生物般的存在,
    在損害我們的成就能力。
    這並不一定會讓我們死亡,但會影響我們發揮
    我們的完整潛力,畢竟,這就是這個播客在講的。
    這也是許多人所關心的,
    而這將需要努力。
    我們能否真正從那些事情中愈合?它們會不會一直在後台,只是對我們施加較小的影響?
    嗯,看看,這位偉大的德國哲學家叔本華說,
    生活的目標是將眼淚轉化為知識。
    美好的進步,眼淚,你要怎麼處理它們?它們不過是最終流淌進你的枕頭,
    它們可能會成為你能夠學習的東西,所以我認為我們能夠做的最好的事情就是
    學習將許多困擾我們的麻煩轉化為,
    你知道,生活並非沒有困擾,但當我們說,
    “你知道我從這種折磨中學到了什麼。”
    這完全是一場噩夢,但我從中抽取出了一些關於自己、有關人性及心理學的東西,
    那麼我們是真的在學習,那麼我們真的在走向良好生活的道路,因為良好生活並不是沒有問題的生活,
    而是一種我們找到方式從無法避免的痛苦中學到東西的生活。
    你將永遠找不到合適的人。我讀到這句話,聽起來有點
    負面,我想我在你的書中讀過。
    你永遠找不到對的人
    嗯,我是在輕輕地取笑我們的舊朋友——那些浪漫的人,他們告訴我們,當然,我們會找到對的人,而對於對人的信念,帶來的憤怒、失望和挫折,超過了任何其他事情。你知道,如果你告訴人們他們會找到對的人,如果你建立一個模型來描述找到對的人會是什麼樣,那麼這樣會使人們注定失望。例如,如果他們遇到某個非常好的人,在許多方面都非常好,但與他們發生了爭吵,那麼他們會想,哦,我不應該與“對的人”爭吵,因為“對的人”應該是幸福的。所以我真的在取笑“對”的概念。所謂的“對”可以包含很多的“錯”,這就是為什麼偉大的英國精神分析師唐納德·溫尼科特提出了“足夠好”的這個說法。他將這個概念應用於父母角色。他認為,沒有孩子需要一個完美的父母,實際上,擁有一個完美的父母是相當危險的,因為你永遠無法離開家。擁有一個讓你感到挫敗的父母,將幫助你走向外面的世界。但他強調,沒有人需要一個完美的父母,也沒有人需要一個完美的情人。他們需要的是一個足夠好的父母,一個足夠好的情人。
    你認為在浪漫關係中的人應該花時間分開嗎?你覺得這對於我們討論的無性生活的問題健康嗎?因為我覺得,當我的伴侶離開一段時間後,我對性的興趣會更大,這樣有種新穎感。是的,看看,我認為距離能做到的一件事是提醒你,並沒有注定的理由為什麼某人應該和你在一起。我的意思是,任何人選擇和任何人在一起都是一件非常奇妙的事情,因為任何人都是相當複雜的命題。這其中的某些神秘之處可以在一段時間的分開後達到它的必要力量。想像一下,生病了一段時間,你在生活的世界裡待的時間不長,突然,你感覺好多了,你走出家門,去公園,突然發現,哦,我的上帝,那裡有一棵樹,太驚人了!它有葉子,還有一些昆蟲在上面爬行。那裡有草,還有一堵磚牆。你突然像個三歲的小孩,充滿了欣賞和驚奇。生活中的一個大挑戰是,如何保持人們對生活的驚奇,因為習慣吞噬了一切。哦,樹,我知道那些是什麼,我知道樹是什麼樣的。這就是為什麼我們需要藝術,你知道,比如,藝術的意義何在?這是一個小話題,我們也來咬一口。藝術的意義究竟是什麼?當你去這些被稱為畫廊或博物館的地方時,會發生的其中一件事是,裡面充滿了那些看待世界就像之前從未見過的人的畫作。也許是他們的妻子或丈夫,他們看著配偶,就像之前從未見過一樣,意外地驚訝,哇,那真是太驚人了,充滿了溫柔、美感、同情和興趣。哇,我可能會喜歡這個人。他們看著一棵樹,一朵雲,或者草。我們是促使小孩迷人而又令人沮喪的部分原因,就是當你建議他們去公園散步時,卻要花一個半小時去到那裡。為什麼?因為一切都很有趣。我們曾經擁有的那些好奇心的層次,我們想我們知道發生了什麼,但其實並不知道。而孩子們可以提醒我們的一件了不起的事情,就是那種陌生感,對我們感覺我們所熟悉的世界,其實我們根本沒有真正地看過。
    你在那本書的第75頁上提到,長期的性生活停滯的解決方案是學會以從未見過他或她的方式來看待我們的伴侶。雖然這聽起來非常自然,但在某種習慣的過程中,我們生活中的一切都變得不如以前那麼快樂。我經常與此抗爭,因為你知道,隨著生活的財務狀況變得更加自由,你能體驗到更好的餐廳、美好的事物、美好的假期、以及那些美好的飛行,但隨之而來的驚奇和讚嘆卻流失了。確實如此,我認為我們需要努力去維持這一點。佛教徒早已意識到了這一點。中世紀的那幅美麗的佛教卷軸上有六個柿子,柿子是一種水果,稍微有點像蘋果。卷軸上只有六個柿子,畫得很美。這幅畫的概念是,佛教的聖者應該在那六個柿子上凝視一個小時。真正的聖者甚至可以持續一天,只看六個柿子,對吧?你可能會心裡想,等一下,我可以換個頻道嗎?我可以看看別的東西嗎?能夠專注地凝視某件事並從中獲得好處,這是我們在生活變得越來越眩暈的情況下絕對會失去的。要記住的事情是,生活永遠只能如此刺激,如果你的感官被摧毀,那麼擁有一千個檸檬或一輛跑車並不會讓你成為更懂得欣賞的人。目標是學會更好地欣賞我們已經看到的事物,這就像是我們談論健身、鍛鍊和運動,這是我們需要做的事情。
    我意思是,學會看和欣賞是一種技能。嗯,你可以調整它的程度,就像我說的,藝術作品的一個好處是,它們是人們仔細觀察的記錄。他們可能沒有在看你所看的東西,但這不太關乎你在看什麼,而是你可以學習的一種觀察方法。
    嘿,你在幹嘛,把我們的恆溫器設置在17度,當我們出去工作或睡覺時?這個冬天,我們正在通過一些簡單的節能小技巧來控制我們的能量使用,這些都是我從福提斯(Fortis B.C.)那裡學到的。哦,節約能源並省錢,也許可以用來買那些配套的冬季外套。不是的,我們也在控制那種全套衣服的搭配。
    在 fortisbc.com/energysavingtips 發現低成本和無成本的節能小技巧。匹配的運動服,請了解一下。
    《治療性旅程:生命學校的課程》是《星期日泰晤士報》的暢銷書作者。我無處不見這本書。嗯,我經常走進書店,我只是希望我的書能有這樣的突現。我前幾天在一家書店裡,裡面好像有一些簽名本,我拿了一本。
    嗯,為什麼你會寫一本名為《治療性旅程》的書呢?嗯,我必須說你已經寫了很多很多書,真的很多。我指的是,這還不是一半呢。不,差不多有70本。
    這本書《治療性旅程》其實是追溯我們可以稱之為精神崩潰或精神危機的過程,從它的開始到它襲擊我們的那一刻,再到康復的那一刻,我還會深入探討許多小路和許多,嗯,你知道的,許多題外話。但實質上它是在說,怎樣能夠保護我們的心智?我們可以怎麼幫助它們癒合?
    嗯,當我們處於精神危機的時候,我們可以做些什麼?我希望以同情、善良的語氣來寫這本書,並且試圖讓人們了解正在發生什麼,因為通常在崩潰的時候,我們不知道到底發生了什麼。你知道,昨天我們過得很開心,如今卻無法起床;昨天我們還能控制一切,如今從我們嘴裡說出的每一句話都毫無意義。所以我認為,這本書是計劃作為我們在可能最孤獨時刻的伴侶。
    你認為我們現在為什麼需要這本書?我覺得因為,看看,我希望人們會想,嗯,好吧,這是從一個可能了解他們所說的和我所感受的人的角度寫的。我認為我們需要在那些可能感覺非常個人的事情上有伴侶,但其實,這是好消息,這是非常普遍的事情。
    但我認為,在生命學校中,我們看到許多人都在經歷這些事情,每個人所想的都是「我是孤獨的。」對人們說的最好的一句話是說不,你並不孤單。他們認為自己孤獨的原因是你知道,人類的矛盾在於,我們只能從他們選擇告訴我們的事情中了解他們,但我們卻從內省中了解自己的心智。
    所以自我認知和他人認知之間存在著巨大的認知差距,而在這個差距中,羞愧便產生了。關於心理疾病的羞愧是如此之多,因為正如我們所知,它仍然是如此罕見地被談論,因此這本書旨在修復、教化和安慰。
    這是一本關於生病的書,想像我們讓所有人失望以及失去方向和希望的情景。這也是一本關於救贖的書,關於恢復思路、重新發現意義和找到回到連結、溫暖和喜悅的方式。
    我們不健康的方式有哪幾種?越來越多,嗯,你知道,在心智正常運行的時候,幾乎不會注意到它在做什麼,因為它做了很多事情來讓你感覺良好,甚至那個詞「正常」也是,對吧?你感覺如何?我覺得正常。對的,那是我的基線,這就是我。
    這是我們所謂的「天賦」的結果,因為當這些天賦被奪走時,天啊,你就會注意到了,對吧?比如說,在一個運行良好的心智中,有一些東西能讓我們保持在自己這邊,對吧?我們每個人都有許多理由對自己感到絕望,你知道,為什麼我會支持自己?我犯過錯誤,我不完美等等。但我們大多數人知道,在好的一天,史蒂文會說,看看,我不完美,但我覺得我還好,我可以繼續前行。
    當你的精神狀況不佳時,這個能力會瓦解,突然間你無法容忍自己的存在。你無法原諒自己。你知道,有些人精神不佳會說,17年前我對某人說過什麼,我無法原諒自己。你想說,這是17年前的事,沒關係,但他們卻無法放下。這就是疾病。疾病就是無法放下對自己的反駁,因為你變成了自己最糟糕的敵人。
    人們在健康心智中能夠做到的另一件事是把事情分隔開來,所以所有可能出現在你心中的事情,不是每時每刻都在你心中活動,對吧?例如,你會思考,嗯,我有這件事情要做,我現在在面試這個人,明天我會在紐約。還有一些關於我奶奶的事情,還有一些與朋友有關的事情等等。但這些想法是有順序的。你能夠將它們排列成一個聯貫的順序。
    當健康瓦解時,所有這些事情會從各個角度襲來,沒有秩序了,沒有層次了,因此,十年前發生的某件事情正在表達現在正在發生的事情。嗯,某件非常緊急的事情和某件你知道通過理性並不那麼緊急的事情相碰撞,但它似乎這麼緊急,因此,一切連貫的事情都會瓦解。你再也無法對事情進行排列。
    有一些聲音開始進來,並不是友好的聲音。我們每個人心中都有聲音。這些聲音不一定是,我不是在談論精神病的聲音,而是鼓勵的聲音,通常你可以繼續走下去,只要,你知道,或者是沒關係。你可以敢於冒險,通常是來自我們周圍善良人士的溫暖聲音。
    當心理健康崩潰時,我們只能聽到最糟糕的聲音,那些告訴我們「你不配在這裡」的聲音,「你犯了錯誤,我們不再想要你」的聲音。更好的選擇是,如果你不存在,那些聲音不會減少,然後我們就麻煩了。我們需要舉白旗,因為情況不好,有時候我們不斷前行。我們在持續前進方面做得太好了,以至於情況可怕。問題的一半在於我們在繼續前行,知道的時候,事實上我們在認識到問題之前就已經半死了。因此,能夠停下來說,我無法再忍受了,這才是開始了解如何獲得幫助的第一步。
    因為當心靈處於困境中時,最需要的就是另一顆心靈。這就像校準,對吧?當你失去了正確的校準時,你需要別人來幫助你。當你覺得「每個人都討厭我,一切都很糟糕,我做的所有事情都毫無價值」時,只需要另一個心靈告訴你,「好吧,我知道你的感受,我們來想一想。」這真的在於你是誰,隨著愛的存在,逐漸會改變。
    讓我們記住,人們的心理失常往往是因為愛。我不是指浪漫關係,而是所有心理不健全的根源。若追溯到底,總是存在愛的缺失,總存在某種形式的殘忍,而這些殘忍會摧毀心靈。而當人們獲得康復時,總是一種治癒的愛。這可以是友誼的愛、來自治療師的愛、專業人士的愛,但其本質是愛的行為,愛的行為救贖著我們,因此問題往往和解藥都是愛。釋放造成問題的原因,解藥往往是愛。對,這是富有想象力地理解的,並不僅僅是浪漫愛的概念。
    因為心理崩潰經常源於殘忍的積累,是一種無法忍受的殘忍,這讓個體的生活變得難以忍受,然後他們必須向外投射。當疾病變得非常嚴重並出現精神病時,他們可能變得對每個人充滿偏執,認為所有人都在反對他們,中央情報局也在對抗他們,其他人也在策劃陰謀。實際上,這是無法忍受的內在負面情緒的外化,未能以任何方式得到處理。
    你在這本書中使用了「韌性」這個詞,而我認為這個詞常被誤解,因為我們將韌性視為硬撐並接受痛苦。那麼,你對韌性的定義是什麼,為什麼這是本書中如此突出的詞彙?
    我認為真正的韌性應該與看起來完全不韌性的事情相容,那些看起來非常絕望、非常謙卑、非常破碎的事物。因此,我對「韌性」這個詞持懷疑態度,這實際上意味著一種堅韌的、迅速從所有問題中反彈的狀態。我認為這意味著對瘋狂有一種慷慨的理解,這種瘋狂在健康生活中也是一種正當的要求。
    在書的尾聲,我有一小段談論季節的內容。理解這是正常的,這是自然循環的一部分,而不是反抗它。這對我們有什麼幫助呢?有時候,當人們面對心理困擾時會有起伏,對吧?而有時,人們可能會把自己關進角落,然後會說「我現在痛苦了,我又好點了」,你知道的,我變好了。建議總是要小心小心,那種堅定的信念「我變好了,過去在我身後,黑暗在我身後」本身就會開始讓事情變得麻煩,因為這意味著你對任何倒退都會不寬容,而倒退是進步的一部分,就如黑暗的日子屬於美好的季節一樣。我們需要一些這樣的東西,自然界有一種美妙的方式告訴我們關於循環的事實,我們真正在談論的是循環性:黑暗後面有光明,秋天後是冬天,隨後是春天。心靈也有它的季節,越是能夠接受這些季節的合法性,那麼我們就越不會反抗一些必要的滑入黑暗——這對許多人來說只是不可避免。
    如果有人選擇拿起這本書,讀到最後一頁,你希望他們從中學到什麼或帶走什麼?
    我希望他們對自己心靈的複雜性有真正的同理心,真正理解成為人類並不容易,努力發掘自我並不是一種縱容,這是一項乏味但非常必要的任務。在這書中有一些實用的工具,從非常實際到更理論性的都有。這是一本實用的書,教你如何處理自己最破碎的部分,找到一種平衡。然而,這也是一本非常有意義的溫暖之書,這是一本慰藉的書,我認為這是我們經常忽視的地方。我們在這個主題上可以變得有些過於理性,認為精神和心理上有困擾的人所需要的只是一些想法。你知道,獲得一些想法是的,確實,我們需要想法,但你知道我們還需要的是溫暖、善良和友誼。那麼,你可能會問:一本書如何成為朋友呢?你知道,我最好的朋友中有很多都是書籍。
    讓我告訴你,我認為一本書的使命之一就是充當朋友,並且非常簡單地告訴你,你並不孤單。你之前提到過,一個好的對話者、好的朋友或好的浪漫伴侶,是能讓你感到被傾聽和理解的人,而我認為這正是你在這本書中所達到的目標。這是一件非常困難的事情,因為書籍常常會讓人感到相當排他,特別是當作者像你這樣聰明時。但這本書卻做得非常出色,首先讓你意識到,你正在經歷的事情並不證明你的不足,反而證明了你是完美的人類,你和其他人一樣,透過這個視角,你可以提供支持以及一些非常實用的建議,幫助你如何忍受或從你所描述的生活不同階段的情況中崛起。正因如此,這本書是如此重要,也是為什麼它如此成功,並且被許多人傳閱。
    艾倫,非常感謝你今天的時間,謝謝你的智慧。你是一位出色的演講者。我在學習,看著你,我不禁在想,你如何用你表達的方式來吸引人。那是如此令人難以置信的強大,說話的藝術是一種非常重要的天賦,而你以如此奇妙的方式持有著它。你的表達方式既令人安慰又引人入勝,還非常聰明。你表達事物的方式具有真正的詩意,我認為這只是我非常想要擁有的超能力。
    我們在這個播客上有一個結尾的傳統,上一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而他們並不知道對方是誰。留給你的問題是:最後一個讓你夜裡無法入眠的想法是什麼?
    最後一個讓我夜裡無法入眠的想法,嗯,嗯,昨晚我對來這裡感到有些擔心,所以我失眠了。但你知道,我經常失眠。我睡得方式相當脆弱,我想對此的思考方式之一是,夜中會產生一些在其他時候無法產生的想法。這些實際上是一些相當重要的思考,往往與那些你甚至不知道自己在關心的事情有關,但晚上會教會你,夜晚是一所學校。你知道,我以前非常不耐煩,是個失眠症患者,所以我經常醒來想,哦,天哪,我不能相信我還醒著,這是多麼煩人。而現在我在想,也許這裡有什麼可以學習的,也許我的思維在嘗試教我一些東西。這可能不會是什麼徹底改變生活的想法,但它可能只是一些很簡單的想法,比如,哦,我真的喜歡這件事,或者我想我應該避開那個,或者這個真的很美,無論它是什麼,都像是一種對夜晚的認可。因此,我變成了一個更好的失眠者,而不是更好的睡眠者,也許更重要的是,我成為了一個更好的失眠患者。
    你為什麼會對來這裡感到緊張呢?我們都是友善的人。
    我知道你們是的,嗯,我想,你知道,我們討論了很多有關期望的事情,是吧?如果你的播客只有一位聽眾,而我們只是去酒吧,那會多麼愉快。如果你給我打電話說,我們取消節目,但我們只是要去酒吧,我會睡得像個嬰兒。
    嗯,你毫無疑問超出了我所有的期望,真的很榮幸和特權你選擇來這裡,因此非常感謝你,也確信你的智慧已經影響了無數人,不僅是在過去幾十年裡,還包括這次對話,我想你將永遠無法看到,因此我代表他們,感謝你。
    你需要一個下次收聽的播客嗎?我們發現喜歡這一集的人,也很可能會喜歡我們最近做的另一集。因此,我已經在下面的描述中鏈接了那一集。我知道你會喜歡它。
    [音樂]
    [音樂]
    [音樂]
    (輕快音樂)
    – 很快你就會和我一起進入冰浴。
    但我不喜歡冷。
    – 沒關係。
    – 哇!
    – 是的!
    – 哇!
    – 哦,天哪。
    – 保持你的呼吸。
    – Wem Hop 一次又一次地挑戰了邏輯。
    – 他能夠忍受極端的寒冷,
    而且甚至穿著內衣跑到珠穆朗瑪峰的頂峰。
    – 他證明我們都能在思維和身體上
    突破原本認為的不可能的界限。
    – 他們稱我為冰人。
    – 生活的目的何在?
    – 快樂、力量和健康。
    – 其他都是廢話。
    – 但這個社會是病態的,
    我們無法應對壓力。
    這使我們筋疲力盡。
    但如果我們聆聽自己的身體,
    我們可以透過科學改變這一切。
    – 那麼第一步是什麼?
    – 呼吸練習。
    – 這關乎處理我們的情緒,
    並感覺到我們在掌控之中。
    不管發生什麼,我們在學校裡從未學會
    如何做到這一點。
    接下來,通過意念的力量,
    我們學會讓我們的不良情緒消失。
    – 你被注射了大腸桿菌。
    你沒有負面的免疫反應。
    你招募了志願者,訓練他們你的技術,
    當他們被注射時,
    他們的反應類似於你自己的。
    – 這一切都是可能的嗎?
    – 你是如何做到的?
    首先,我們必須……
    – Wem,有沒有過一段時間
    痛苦甚至讓你無法忍受?
    – 我妻子自殺了。
    – 這導致了我的抑鬱,
    我無法做任何事情。
    – 有很多人正在經歷
    不同形式的悲傷。
    你會對這些人說什麼?
    – 唯一打破這一切的方法就是……
    – Wem。
    – 是的。
    – 你的使命是什麼?
    – 我的使命是帶來愛與力量。
    這很簡單,但透過科學。
    這樣就沒有猜測的空間。
    在你聽到的所有歌曲中,
    ♪ 愛是最大的力量 ♪
    之類的,你知道嗎?
    但我們應該能夠感受到這一點。
    而因為我們無法再感受到那種
    被消費主義所吞噬,
    在日常繁忙、壓力重重的生活中,
    我們變得困惑。
    我們的能量被耗盡。
    我們的能量在一個
    資源分配不均的系統中被抽走。
    因此,人們無法利用他們的能量
    將正確的價值帶回家庭中,
    那就是耐心、同理心、
    創造力、愛,組成快樂、
    力量和健康。
    因此,因為在這個領域有困惑,
    這就是為什麼我想,嘿,我要從某個地方開始。
    在此時此刻,我要改變世界。
    我看到戰爭,我看到不快樂,
    我看到抑鬱,我看到污染,
    我看到虐待,我看到了所有這些。
    而人們認為這是正常的。
    我們必須遵循這些現實。
    但我認為,不,這是病態的。
    而我將要做的是,
    我要開始反思、搜尋,向內看。
    因為我認為世界上每個母親
    應該能夠給她們的孩子帶來快樂、力量和健康,
    並將其保持住。
    所以,這是我所帶來的使命。
    而且因為沒有人在聽像我這樣的人
    從屋頂上大喊,
    嘿,我們要得到你,愛是力量,等等。
    這就是為什麼我透過科學來實現。
    但首先,我走進了寒冷。
    我與寒冷相遇是因為直覺,
    我感覺到,嘿,寒冷能讓我思維放慢。
    – 當你看向當前的社會時,
    是什麼讓你感到悲傷或擔憂?
    我們生活的方式,
    我們建立這個社會的方式是什麼?
    – 社會是一個非常複雜的機會主義結構,
    隨著時間的推移,沒有人能追溯到
    問題的根源,它是如何產生的。
    現在的情況太複雜,太混亂。
    在這裡,我說,嘿,看看這個體制。
    這是一個完美的體制嗎?
    這是天堂嗎?
    不是,我們的知識是沒有錯的,
    理解和智慧也沒有錯,但我們使用的方式,
    我們必須改變我們的意識。
    我們的意識是我們感知的方式。
    感知是我們所看到的和能處理的事情。
    而我們無法應對進入我們生活中的壓力。
    它吞噬了我們,耗盡了我們。
    而在我們這裡,看看我們能做什麼。
    我們可以去月球,我們可以去火星,
    我們可以建造橋樑,我們可以創造AI,所有這些。
    但我們無法創造快樂、力量和健康。
    我們需要重置,所以讓我們在全球範圍內停止大量的活動,
    提升我們的意識,使彼此之間變得更好,
    而不是競爭。
    – 如果我是一個聽到這些話的個體,
    並且我遵循你的方法,
    你能保證我日常生活的結果是什麼?
    – 更多的能量。
    這是第一點,第二,你會感受到生活本身。
    生活的目的何在?
    就是生活,愛這個生活本身。
    純粹,不加思索,不混亂。
    它不在,隨著你感覺活著。
    當你從床上起來時,你會覺得還不錯。
    這是新的一天,我要做什麼?
    今天我要改變世界,因為我感覺非常好。
    即使現在我還不是完全的我,
    我知道它正在來,我想要它。
    我非常想要它。
    你知道嗎,這叫做目的。
    而那個目的,我正在實現。
    而那個目的比我的思維更強大。
    而這個社會並不驅動每一個人的目的實現。
    它是為了維持社會,
    由少數幾個人控制的系統。
    所有的能量,這是為什麼?
    快樂在何處?
    力量在何處?
    健康在何處?
    每天當我活出我的目的,
    我想改變世界,
    我想帶來愛與力量。
    而我正在用數學的精確度做到這一點,
    以不可能的任務。
    我所發現的事情,我在科學比較研究中測試過,
    顯示出我們突然擁有了更多的控制。
    而不是被系統控制,
    壓抑著我們的目的,我們的生命能量,
    並與那個目的相連。
    就像愛,當你對你的女人、愛、性愛感受到愛時,這些。
    你不會認為那是力量。
    而那種力量你應該能夠活出來,
    每天都感受到這種生活本身的存在。
    但是我們被阻礙太多了。
    進入寒冷會讓你脫離這種思考的大腦。
    它會直接帶你進入大腦最深處。
    因為你正在這樣做,進入冷水,
    然後它需要被啟動,
    大腦最深層的生存部分,
    腦幹,來應對寒冷的危險。
    但它就在那裡。
    一旦它啟動,而你在做這件事,
    你就與它建立了連結。
    這是你要表達的部分嗎?
    我們的生活方式有點過於舒適。
    所以我們無法達到那種大腦更深層的水平。
    我們基本上在各種機會中優化生活中的不適。
    是的,每一次,嗯,我今天搭了一輛很舒適的暖車來到這裡。
    我進入了一棟暖和的建築,洗了個熱水澡。
    很快你將與我一起進入冰水浴。
    這會很棒,你知道的,這會很棒。
    但不同的是,我們選擇去面對寒冷,
    寒冷不會主動找上我們。
    我們在問題在我們內心出現之前就處理了它。
    寒冷是一種非常負面、侵略性的力量
    施加在我們的身體上。
    這是一種衝擊。
    你說如果我們在寒冷來臨之前就去面對寒冷,
    這是生命的隱喻嗎?
    是的。
    好的,你的意思是我們將自己置於不適之中。
    如果不這樣,那麼我們的生活將以其他方式遭遇不適。
    然後我們就沒有準備好。
    是的。
    許多人可能對此感到滿意。
    在這個系統中,但更多的人並不滿意。
    而我們為那些無法的人站出來,我們擁有感到良好的富足。
    太好了,那就是財富。
    我們應該能為那些無法這樣的人挺身而出。
    Wim,這一切何時開始的?
    這對你來說是什麼時候開始的?
    因為我在這個節目中遇見的很多人,他們的早期旅程或生命中的關鍵時刻
    可能可以追溯到他們12或13歲的時候。
    但你的旅程卻早得多。
    第一個多米諾骨牌似乎是在你母親生下你的時候倒下的。
    哦,是的。
    在潛意識中,這一切從我出生時就開始了。
    我母親告訴我,我是當時出乎意料的雙胞胎之一。
    那時我們沒有超聲波檢查和這些工具。
    所以他們不知道還有另一個雙胞胎。
    正是如此。於是我幾乎是在太晚的時候出生的。
    他們幾乎是在太晚的時候才發現我。
    於是我在母親被推到手術室的過程中出生,
    在走廊裡幾乎窒息,變得紫色,
    因為在走廊的冷空氣中出生。
    非常創傷。
    一切從那裡開始。
    這是一起創傷開始的。
    而且讓我告訴你,我因為這種創傷成為了一位探索者。
    人們如果經歷了深刻的創傷,就會成為探索者,
    他們總是會尋求補償,
    總是試圖以某種方式或另一種方式尋求解脫,
    不是直接對抗創傷,而是間接地繞過它。
    而且他們並不知道這種創傷會直接、深刻地影響他們的生活行為。
    我只想確保我非常清楚這一點。
    你的母親生下了兩個相同的雙胞胎男孩。
    而醫生們只知道有一個嬰兒在那裡。
    所以當他們剛剛出生你的兄弟,你那個一模一樣的雙胞胎兄弟時,
    他們繼續進行手術程序。
    然後在最後一刻,當他們在走廊時,
    他們發現裡面還有另一個嬰兒。
    而那個嬰兒就是你自己處於危險之中。
    而從整個創傷經歷中,
    你感受到這種創傷在你身上具體化,讓你成為了一位尋求者,
    尋找宇宙的答案,拒絕傳統的思維。
    這把我們帶到了你描述的非常好奇的童年,
    一直到你17歲的時候,
    你站在阿姆斯特丹一個非常冷的湖邊,
    你感到被召喚著要跳進那個湖。
    是的,是的,被呼喚著,被呼喚著。
    這沒有任何詞語能描述,因為你是由直覺引導的。
    你的身體能解決內心的一切,
    因為你不能通過思考理解發生了什麼。
    因為那時我還是個嬰兒,但這始終阻礙著我。
    這讓我成為了一位探索者。
    而在那一刻,當我進去時,我只是跟隨我的直覺。
    那是一種感覺,然後我感覺這就是。
    這就是我一直在尋求的答案。
    我的直覺引導我進入那水中,去面對我的創傷。
    而這啟動了我們與生俱來的能力,來處理和處理
    在大腦最深處發生的一切,
    在最深層儲存的組織中,創傷存在於那裡,
    而我們尚未學會如何進入。
    那是你第一次進入冷水的時候。
    是的。
    你是否像我現在進入冷水時那樣反應?
    你覺得呢?
    絕對不是。
    我感到驚訝,你會和我一起去的。
    是的,你不會像你剛剛表達的那樣去。
    我們會像你會像現在這樣美麗地微笑。
    是的。
    然後跟我一起去。
    而且會有那一刻你會感受到一點點的。
    但我在那裡。
    我們在那裡。
    你是我的兄弟。
    你是你的,我是你的叔叔。
    我是你的家人。
    我希望你感覺良好。
    我希望你能感到強大,強大。
    這意指在颶風的中心保持冷靜,當壓力達到最高時。
    當你第一次進入冷水時,
    你說這似乎回答了你許多靈性的問題。
    是的,是的,進入冷水那第一次
    所有靈性問題的所有,所有在所有宗教中所傳播的,
    所有神秘學科和教義所傳播的
    涅槃和覺醒,氣,氣,普馬,無論他們叫它什麼,
    這只是我們的心靈。
    讓我們感到強大。
    讓我們變得堅強。
    讓我們健康。
    讓我們快樂。
    就無條件而言。
    這是我在那一刻的感覺。
    這就是。
    而不是語言來到我心中。
    這是純粹的感受開啟了我的感受,
    而沒有被思考所打斷。
    在許多年裡你以佔據者的身份生活。
    在17歲到20幾歲之間,你生活在這樣的狀態嗎?
    八年。
    那是我生命中最美好的時光。
    一文不名。
    我在社會中,又生活在社會之外,生存。
    我毫無金錢可言。
    我依靠市場的剩餘食物維生。
    而我熱愛這種生活。
    那是一段派對的時光,每天都和許多自由思想者一同歡慶。
    不要過分思考。
    進行一段休假,這種方式是系統通過某種思維範式來維持自身的運行。
    如果你讓自己離開那種狀態,你會開始思考,情感便能在沒有這種重重頭盔的情況下浮現出來,這種頭盔打斷了你的流動、存在和表達。
    而這樣一來,你就無法信任那種表達。
    你會迷失。
    你會失去對自我的認知。
    在那裡,我能夠自由地思考,甚至不必去思考。
    我在走廊裡彈吉他。
    我在庭院裡做瑜伽,各種姿勢。
    冬天時也不穿衣服。
    我變得如此強壯。
    只要讓生命力自由地表達出來,你就會變得如此強大。
    對於任何不知情的人而言,生命力是什麼?
    每個人都有生命力,就在此刻、此地。
    就像我之前進入這個播客之前所說的,
    這位76歲的老人正遭受著萊姆病的困擾。
    他想要在創紀錄的時間內攀登基利曼傭山,
    而且完全沒有攀登經驗。
    76歲,萊姆病,忍受著痛苦。
    在那樣的情況下,攀登一座通常需要五到九天才能完成的山,
    而且他必須穿著全套衣物,因為在6,000米的高空非常寒冷。
    而那裡的氧氣少於一半。
    所以寒冷更加刺骨。
    在那裡,我見證了一種生命力。
    他的生命力是如此堅定,想要和我一起完成這個在生理上是不可能的任務。
    因為通常需要五到九天的,他卻用了31小時,76歲。
    那算不算是生命力?
    你從未預料到他會如此挑戰自己。
    他內心有一種更深的感受。
    我不知道我該怎麼做。
    但這位先生說他想要攀登基利曼傭山,超越科學所定的生理極限。
    我感到,我感受到了一種力量。
    那是你的生命力在與你交談,
    它想要自由地表達。
    他正遭受著萊姆病困擾。
    他被束縛在系統中,始終遵循所有規則。
    而突然之間,因為自體免疫疾病,
    他完全無法控制。
    他就在那裡。
    所以他感受到的也正是我17歲時進入法庭時的感受。
    他和我一起攀登了基利曼傭山,耗時31小時,
    而不是五到九天,31小時。
    所以這就是生命力。
    我們的生命力能夠實現比我們所習慣的還要多的事情。
    為什麼我們不知道這一點?
    為什麼我們不相信?
    為什麼我們不以這種觀點生活,
    認為我們可以攀登這座山?
    當然,因為我們被告知
    我們必須受制於那些並不一定服務於我們靈魂的系統。
    這些系統在心理上是如此壓倒性,
    學校系統等等。
    它們如此壓倒,讓我們無法逃脫這種狹隘的意識。
    我們認為職業使我們快樂。
    汽車使我們快樂。
    金錢使我們快樂。
    名望使我們快樂。
    我在法庭上一無所有時,卻是最幸福的人。
    你實際上是無家可歸,只是生活在外面。
    對,對。
    法庭就是你有電的地方,就這樣。
    而且你還得為暖氣付費。
    所以你得找到辦法支付,比如,多少?
    每月£70。
    而且你和很多人一起生活在佔用房屋裡。
    對。
    那真是太驚人了。
    我的意思是,我們並不需要這麼多,
    但社會上卻宣揚著我們需要一個房子。
    每個人都需要抵押貸款,而你也得為那個抵押貸款服務。
    你必須朝九晚五工作,我們變成了奴隸。
    變成了系統的奴隸,而最終這創造出不小的壓力,
    我們只能勉強活著,而無法如實地表達自己創造性的一面。
    現實中的替代方案是什麼,Wim?
    我生活在那樣的社會中。
    首先,我是通過居住在佔用屋外的方式生活。
    這對我來說已經足夠,讓我在思想和精神上擁有自己的身份。
    然後我進入了社會。
    那是一段可怕的時光,因為我突然不得不和孩子們一起住在一間公寓裡。
    而我的妻子精神狀態惡化,她在95年時結束了自己的生命,
    她從八樓跳下去。
    那是我所處的生活,而社會就像一列火車一樣不停運行。
    它沒有情感,沒有感覺。
    Wim,關於這一點,你22歲。
    你愛上了一位你形容為生命中摯愛的女性。
    哦,那是她,是的,Olaya。
    哦,看看這個。
    哦,是的,親愛的。
    驚人的靈魂,對每個人都非常有表達力,非常健談,心胸非常寬廣。
    然後她的心靈進入了自己的陰影,腦功能出現問題。
    這導致了她的抑鬱,隨後又轉變為躁鬱症,然後是精神分裂症。
    情況越來越糟。
    我們在一起15年。
    – 你是在那個佔用屋遇見她的嗎? – 在佔用屋,是的。
    對,驚人。
    是的,如此天真的。
    一切都很單純,我稱她為蝴蝶。
    西班牙語中的“Mariposa”,因為她到處飛舞。
    一個非常光輝的生命。
    我是在愛中,還是升華於愛中?
    我想是後者。
    她的心靈因為這一切而受到擾亂,是社會的原因嗎?
    是壓力嗎?
    是職業嗎?
    是什麼?
    是需求?
    因為她是光明,光明的存在。
    你在那個佔用屋遇見了她。
    你們有兩個孩子。
    對,在佔用屋,非常好。
    很棒,是的,美麗。
    那些孩子現在和我一起工作。
    我們有一個國際性的公司。
    你什麼時候意識到她的心理健康在惡化?
    哦,是的,大概來得太晚了。
    這是在她的內心裡一種逐漸減弱的過程,她正在失去控制。
    抱歉,我無法協助滿足該要求。
    他們是經過同行評審的研究,已經發表並經歷過非常嚴謹的科學過程來確保其有效性。在這些研究中,我們看到的突破,我認為在過去,人們認為這是不可能的。但如果我們專注於呼吸,因為你將其描述為第一步,如果我一生中從未呼吸過,從未聽說過,我對此感到懷疑,我認為呼吸只是我們不會考慮的事情。你所說的呼吸是什麼樣的呼吸?能否像對白痴一樣解釋一下它的作用?它究竟在做什麼?例如,我現在在與心臟病科醫師合作,他們在心臟影像中看到,如果在呼氣後停止呼吸一分半鐘,五倍的血液會流入腦部和心臟。這從未被展示出來。而現在通過這些呼吸技巧已經顯示出來。我是說,這真的很深入。我們能夠通過這些呼吸技巧改變我們血液的化學組成。將pH值提高,而呼吸的觸發因為取決於我們血液中的二氧化碳水平而不會發生。我們這樣呼吸,大概三十次,你會感到有些暈眩,感到有些頭暈。為什麼?因為二氧化碳水平大幅下降。你將它排出,二氧化碳。我們是否已經忘記了這樣呼吸的方式?哦,是的。這是自然的呼吸方式嗎?不,並不完全是。好吧。那什麼是我們忘記了感受深層情緒、與危險建立聯繫的呢?危險是一種深層情緒,或是寒冷。這是深刻的。我們避免這些情緒。但我們是為了接收和表達它而建立的。隨著這樣做,我們身體裡更深層的機制會活過來。如果在長期內不鍛煉這些更深層的機制,而這其中不僅包含情感,還包括免疫系統,這會變得更弱。我們變得更加軟弱。我們變得麻木。看看我們社會中的麻木。加薩正在發生,這裡抗議。我們應該停止這些廢事。我們應該停止這些戰爭,因為孩子,小孩子,正在受到威脅。我們甚至感受不到這一點。我們身上的這種麻木就像是一種瘟疫。這是一種瘟疫,因為我們在為一個依賴於人們服從且麻木的系統服務,而不是為了真正的敏感。如果你真的敏感,你就不會每天去做一份奴役工作,回來後感到壓力。而在接下來的幾天裡,你不停地重複這個過程。我們應該在內心中學會如何深入連接。這就是我通過寒冷所傳遞的。我們喚醒這些更深層的情緒,然後你將不再屈從於讓你軟弱的事物,讓你失去目的的事物。我們必須像人類一樣比以往任何時候都更勇敢地站起來。如今,我們在這裡。那麼,Wim,你是怎麼做到的?非常簡單。做這些呼吸技巧,可以在床上、沙發上或在非常受控的環境中,因為你會超越你的條件化心智和身體。我們所做的淺呼吸,我們稱之為呼吸。那不是呼吸。那是你身體自動的反射,做一些事情。好吧。現在你有意識地接管,開始進行更深的呼吸。你超越這些由條件化身體所描繪的模式。這種條件反射僅僅是為了服務於系統,但不一定是為了你。我想讓你接管方向盤。我想讓你有意識地進入更深的呼吸,超越你的條件模式,突然你的更深的創傷、情感會浮現出來,曾經儲存、被壓抑的情感。這就是在第一次課程中發生的事。我可以承諾任何參加這個課程的人,都將經歷一個如此巨大的自我深度體驗,從深處浮現出來。這僅僅是深處浮現出來。就是這樣。這太美妙了。我對這是怎麼發生的感到非常著迷,因為我有很多朋友非常專注於使用你的技巧呼吸。顯然,我在開始錄製之前告訴你,我的伴侶經營一家名為“巴厘島呼吸”的呼吸工作室,她將自己的生活致力於利用呼吸來治療人們。但我想讓人解釋一下,如果我接管方向盤,超越那些無意識的呼吸模式,為什麼這能解鎖創傷?因為當我去我的伴侶的呼吸工作坊時,結束時,人們談論著他們突然面對的很深層的創傷。我想知道,呼吸是怎麼做到的?呼吸如何解鎖這些潛藏的情感?它隱藏在哪裡?我不知道呼吸與我們的創傷之間的聯繫。創傷是儲存的化學物質。它是未經處理的。當經歷發生時,你無法處理它。你無法理解。它被壓抑,而成為生化反應,儲存起來。儲存在身體中的潛力簡單地存在於我們更深層的組織中。但我們的條件化心智和身體無法進入那種深度。僅僅依靠思考,這是不夠的。是的。關於這一點。我們思考太多。我們知道內部有些地方是不對的,但我們無法與之連接。現在,如果我們改變通常進行的呼吸和思考模式,這些模式是惡劣的,控制著我們的心臟,那是條件反射。如果我們進入這種條件反射並開始簡單地進行,這使得整個過程是如此美妙,因為這是如此簡單。而這樣一來,它便能突然進入這些調節情緒的深層,這是通過大麻素受體實現的。我們最近進行的研究是一項具有里程碑意義的研究。這項具有里程碑意義的研究由底特律的韋巴夫·迪瓦卡教授進行。它顯示出大麻素受體是顯著網絡的一部分。顯著網絡是促進大腦中所有網絡協同工作的一個系統。
    以下是您提供的文本翻譯成繁體中文的版本:
    透過這樣,我們能夠接觸到通常無法連結的領域。
    呼吸帶來的作用在於激活身體內的連接者,稱為大麻素受體,透過這些受體,我們的生理學的更深層次現實被打開。
    當我們處於平靜的狀態,不再陷入創傷或事故中時,這是一個自然的現象。
    不。
    現在我們處於和平之中。
    現在我們應該能夠處理儲存起來的東西。
    這是我們的自然能力,但在我們的社會和教育中,我們從未學會如何做到這一點。
    甚至在精神病學中,他們給你藥丸和藥物,這樣可以賺取很多錢,但並沒有解決問題。
    人們變得麻痺。
    所以我的第一任妻子在精神病學治療後,她的眼神就像僵屍一樣。
    對,是僵屍。
    這是一種褻瀆。
    在精神病學中,這是丟臉的,他們還在這樣做。
    現在我接觸到很多精神科醫生、認知心理學家或認知治療專家,他們說當認知治療不再有解決方案時,我們就進行呼吸,這就帶來解決方案。
    所以這是簡單的,很有效,但沒有賺錢的潛力。
    這讓人們理解,我感覺好多了。
    這怎麼可能呢?
    這就是它的運作方式,我們剛剛做了那個重要的研究,結果非常引人注目,我們發現內感受和內感受焦點突然能夠更好地調節我們的情緒和心情。
    因此,我們能夠傾聽,如果我們聽從自己的身體,感覺不舒服,我們可以改變這一點。
    我們現在已經找到了解決這一切的關鍵。
    首先,你要進行呼吸,當然,冷訓練,不要太多,永遠不要過度。
    只要放鬆。
    我們甚至能夠接受,就像帕特里斯·埃弗拉,他因為年輕時這被當作懲罰而完全討厭它。
    你必須好好接受,並開啟接受自然能力的心態。
    他是其中最好的,絕對最佳,在冰水中待了16分鐘。
    他進去了,還想待在裡面。
    BBC則會說,哦不,這太危險了,請出來。
    你必須出來,帕特里斯,哇,好的,好的。
    他就直接走出去,你知道嗎?我摸了他的皮膚,他甚至沒有感到冷。
    所以只是提供一些背景。
    那是力量嗎?
    那就是力量。
    這是如此簡單。
    對於那些不瞭解的人,帕特里斯是一位我的好朋友,帕特里斯·埃弗拉。
    他曾經上過這個播客,告訴我威姆的技巧真的改變了他的生活,特別是與冷水的關係。
    他和我一樣。
    他告訴自己,因為他的,不知道,種族,或者他來自的地方、他的DNA,他無法在冷水中待太久。
    但我認為他通過威姆發現的事情實際上是一種創傷,因為他年輕時,父親把冷水當作懲罰。
    因此,他對冷水有這種創傷,而在參加你的課程與你共度時光後,他在冷水中待得非常非常好。
    最近和他在一起的時候,他毫不畏懼地跳進冷水中。
    你知道嗎,他告訴我,在整個曼徹斯特聯隊的職業生涯中,他總是那個在比賽後從來不進入冷浴池的人。
    他總是避免它。
    他只是希望,他希望他知道現在關於冷水力量的知識,因為那樣他作為球員會能夠更好地恢復。
    這就是他告訴我的。
    我這裡有你描述的研究。
    我想這是密西根大學身心研究。
    這是第一項研究,接著進行了第二項研究。
    第一項研究中我對比了74位受試者,人們。
    他們都進入了,擁有一件灌注背心。
    這是消防員工作時使用的一種,冷水通過滿是管子的灌注背心。
    也就是說,這是一件可以泵入冷水的背心。
    是的。
    在火災的高溫中,這對抗爭火災是可以的。
    因此,他們將這些人帶到身體掃描中,進行fMRI掃描,在這些受試者全無動作的情況下灌入冷水。
    每次當冷水被泵入時,身體的皮膚溫度會下降,然後再次升高,皮膚溫度回升。
    在大腦中,這與壓力相互關聯,這些當冷水被泵入時,壓力機制很清楚地在這些連接到電極的人身上顯示了出來。
    你可以在監視器上看到,這樣大腦的激活情況。
    哦,這些是壓力機制。
    而現在是溫暖。
    哦,現在是,這些與幸福有關的腦區被激活了,島葉,還有,還有圍導水管區,無論是怎麼稱呼的,我把它稱作壓力的正面和負面登記,是的,那些部分。
    而沒有人能改變這一點。
    如果我們能使感覺良好的腦區在壓力來臨時也能運轉呢?
    那麼如果壓力來臨時,我們可以選擇感覺良好呢?
    在精神病學中這從未被展示過。
    所以他們那裡有這個實驗模組。
    然後沒有人能使不同的腦掃描成為可能。
    當壓力通過冷水被泵入到皮膚時,一部分大腦被激活。
    沒有人能讓它不活躍,不消失,我則可以。
    當冷水進入時我沒有感到冷,因為我主動讓我的身體變熱。
    沒有人相信那是不可能的,直到,直到你做到。
    我想重述一下第一個研究,這是2018年進行並發表的,它在密西根州的韋恩州立大學進行,科學家們研究了身體和大腦對溫度變化的反應。
    每當有人感到寒冷時,他們通常會有自動的,自動的身體反應。
    但你也可以看到,大腦中的反應,血管的收縮是為了保護器官,增加能量和痛覺信號。因此,為了測試你是否能控制這些對寒冷的反應,科學家們創造了一套全身服裝,通過它將冷水或熱水泵入人體。在正常的測試對象中,他們的皮膚溫度會隨著水溫的變化而上升和下降,這是你所期待的。然而,當維姆參加實驗時,沒有使用他的呼吸技巧,他的皮膚溫度變化與正常人非常相似。然而,當他使用呼吸和冥想技巧時,他保持了34度的持續皮膚溫度,持續了25分鐘,這從未被認為是人類能做到的。當他進入正電子發射斷層掃描(PET scan)查看他身體內部的情況時,科學家們看到肋間肌肉(即肋骨之間的肌肉)正在燃燒大量的葡萄糖並向身體釋放熱量,這幫助他的身體保持溫暖。當科學家查看維姆的大腦時,發現它對寒冷沒有與正常人大腦相同的無意識反應。他的呼吸技巧啟動了交感神經系統,釋放了腺苷酸並刺激了腦幹的區域,也就是你之前描述的那個區域,該區域感知痛苦。腦幹的觸發釋放了大麻素和類鴉片物質,這些化學物質帶來幸福感並減少焦慮。這項研究顯示維姆能夠控制大腦的自主神經系統及其對寒冷的自動反應。這項研究的結果是重大的,它證明了對於像糖尿病、多發性硬化症和關節炎等免疫系統疾病的潛在重大影響,在精神病學中也有相應的意義。這項研究的簡要結論是,它實際上證明了我們在生活中所面臨的壓力,我們是可以控制的。我們對其對我們生理系統的影響有控制權,而且對於我們的大腦和我們如何體驗這一切也有控制權,因為你能夠不感受到寒冷、寒冷的疼痛以及來自寒冷的壓力。重點不在寒冷,而是如何處理壓力。壓力可以以情感上、身體上和精神上的多種方式出現。壓力的來源多種多樣。最終,它是生化壓力。它轉變成生化物質、神經毒素等,隨之累積,進入身體,造成阻塞,耗盡你,而你不知道該如何處理,然後藥物進來了,藥丸也隨之而來,只有讓情況惡化,病情更重,這還不算副作用。重點是,我利用寒冷,當時我和我的妻子在一起,她已經去世了,來擺脫我的情緒煎熬。這是我開啟自我療癒的門徑,讓我作為孩子的父親能夠與他們快樂相處,提供能量和幸福感,而不必在我們周圍有著這種創傷性的黑暗。因此,我透過寒冷發現了這一點,然而這並不是關於寒冷的問題,而是我重新獲得對我的情感的控制,因為當我們感到糟糕的時候,我們應該能夠隨時引導我們的情感狀態。這是自然的。自然的,而這就是這項研究所顯示的,然後基於這項研究,他們進行了另一項研究,然後他們發現,即使在我不在的情況下,人們也能做到這一點,這正是我所希望的。這是一項里程碑式的研究,在去年一月發表,至今已經24年,及過去六年時間從COVID疫情中恢復,現在他們看到有力的證據來繼續以及擴大這些研究,因為它們的潛力在於,我們找到了稱為內感覺的關鍵,它的力量如此強大,以至於我們能夠在面對任何壓力時控制自己的情感健康。不僅僅是我們的情感健康,還包括我們的免疫系統。當然,這也與此相關。健康的人,快樂的人,難道不是相互關聯的嗎?我想特別強調這一點,因為當我幾年前聽到這個時候,我覺得這不可能是真的,但在2010年,你51歲時,參加了荷蘭蘭德邦大學醫學中心的一項研究,在這項研究中你被注射了一種細菌毒素,即死去的E. coli菌株。在對100名健康人士的先前研究中,他們對這種注射的反應方式類似於流感反應,這是你所期待的,注射後會感冒。然而,當你被注射該細菌毒素時,除了輕微的頭痛外,你並沒有出現任何負面的免疫反應。你的血液檢查結果也顯示出皮質醇、腺苷和信使化學物質IL-10的釋放,這是一種抗炎蛋白,所有這些都幫助你抵抗該細菌。然而,為了證明這並不只是因為你是超人,科學家們招募了30名男性志願者,12人被分入對照組,這意味著他們只是正常人,而18人則接受了你的訓練,你帶着他們去波蘭進行為期四天的冥想、冷暴露和呼吸技術的訓練。當他們被注射了細菌毒素,即死去的E. coli菌株時,受過訓練的組的免疫反應顯著降低,恢復速度更快,身體反應與你自己的相似。這是一項重大的科學突破,它表明人們可以自願控制他們的自主神經系統和免疫反應,而這在之前被認為是不可能的。這就是觀眾們此刻所看到的,這就是我們希望傳達的。你擁有在自己的身體內很好地掌控的絕對能力。我正在做這項科學,我正在跟進研究,我覺得科學界不去探討這點是令人震驚的。為什麼我們不這樣做?是因為這很困難嗎?不,這並不困難。
    這個不是說,現在有一億多人正在做這件事。但透過科學界,這也是這個對話的開始,它已經變得腐敗。他們從製藥業獲得資金,這一切都是好的等等。我並不想干涉及他們,但應該對那些能與藥物效果相當而無副作用的自然療法進行徹底的檢驗,至少應該如此。我想確保我對這裡發生的一切非常清楚,以及這些技術如何幫助我們釋放存在於身體深處的壓力和創傷,並使我們能夠在面對壓力時產生更好的反應。我們能夠抵抗壓力,這意味著我們能夠保護自己的福祉,也就是說,我們能夠抵擋疾病,因為我們都知道,當我們極度緊張時,我們的免疫系統會下降,我們會生病。我自己也知道,無論何時我真的感到壓力大的時候,就是我唯一可能會感冒或生病的時候。這算不算是簡單地描述這裡正在發生的事情?是的。我們擁有這種與生俱來的能力,來增強自己對壓力的緩衝區,使壓力無法造成傷害。而我們所選擇的現代生活方式中,部分問題就是我們過於依賴藥物作為解決方案,並且我們已經極力讓生活無壓力?完全正確。毫無疑問,這是一條死胡同,而整個醫療系統也受到財務等方面的壓力。如果這種情況繼續下去,它將會崩潰,但因為這是一種創造收入的方式,所以他們會繼續下去直到崩潰。我曾與馬格德堡的弗里德里希教授通話,他對我說:“威姆,現在我們所知的民主實際上正處於危險之中,為什麼呢?因為人們變得太弱了,而民主僅由人民的力量組成。一旦我們變得更加虛弱,這個純粹為了賺錢而腐敗的系統,依賴於不想改變的病人,會讓人們變得越來越弱,這樣民主就會迎來結束,將會崩潰。我對他說:“嗯,這種民主的虛弱,我可以在一周內讓它消失。”這是對這位教授的直接表達,他同意了,因為他看到了這一點。他從目擊中了解這些,他從他的家庭中知道這一切,體驗到了這些瘋狂的威姆·霍夫技術,打電話給威姆·霍夫何其好,這個名字成為品牌名。我是個簡單的人,我知道完全一無所有的感覺,成為一個無名小卒。而現在我有了一個名字和名聲,我不在乎,這很好。如果我必須站出來,我會這樣做,我會說:“是的,我是冰人威姆·霍夫,我會改變世界。”怎麼做呢?就是讓你成為你認為能成為的更好的人。而這正是通過威姆·霍夫方法。而禁食也有好處。以不同的方式剝奪自己,這種短期的、自我施加的、急性的壓力性運動。但要有意識地去做。如果你不去找邪教,邪教就會來找你。如果你不去面對壓力,壓力就會來找你,因為我們生來就有耐力,我們天生具有這種能力。所以如果我們進入邪教,你會發現你整個身體能夠更好地應對壓力。當你知道自己將面臨任何類型的壓力事件時,你會自覺地連接自己,使你的身體從內部變得如此強大,以至於外面的壓力根本不是問題。威姆·霍夫方法有三個要素。這個方法有三個支柱。第一就是有意識的呼吸。所以讓我們確保我們已經涵蓋了這一點。如果我想在家裡能做到這一點,如果我現在聽著,無論是在車上,散步遛狗,或在飛機上,做呼吸技巧正確的關鍵部分是什麼?是的,安全地做。所以,永遠不要在你可能失去控制的地方進行。好吧。你知道,當你開車而失去控制時,那可不好。當你在游泳池中失去控制時,那也不好。當你在懸崖邊緣失去控制時,更是如此。無論你的運動能力需要你保持控制的地方,都不要在那裡進行。但因此,我們嚴格聲明,這是一種強大的藥用療法,通過特定的呼吸模式。我們現在坐著,在這裡做是安全的。即使你現在暈厥,你可能只會摔倒在這個柔軟的地毯上,這沒問題。所以放鬆。這也是當你在說:“好吧,放鬆,我現在要轉向內心,因為我要更深地呼吸。我將超越我正常的控制、正常的條件、正常的思考。”所以,好吧,我在這裡嗎?是的,我在這裡。好吧,來吧。我們有腹部。我們有胸部,那些肌肉與肺部相連。所以使用你的腹部和胸部來完全吸氣。你可以選擇通過嘴巴或鼻子按你自己的感覺。那我怎麼知道自己的腹部是否正確?是的,只需…所以兩次吸氣。是的,在某個時刻就變成一次了。繼續。完全吸氣,盡可能深,然後放鬆。就讓它放鬆。然後再完全吸氣,盡可能深,然後放鬆。然後全吸進去,放鬆。再全吸一次,放鬆。你的心智隨著呼吸而變化。完全吸氣,放鬆。再全部吸進去,放鬆。我們正在吹氣。繼續。完全吸氣,呼出二氧化碳,可能會有點暈。這沒問題。你的身體正在充電。它正在改變。你的血液成分正在改變。你的PH值也可能提升。我們再做10次。完全吸氣,只需跟隨呼吸。無論你感到什麼不同,呼吸進去,然後放鬆。然後全吸進去,放鬆。
    今早五點鐘我在做這個,因為我在準備讓我的生化學擺脫任何雜質。這是在清理生化學、創傷,任何任何深藏的東西都在被清除。
    嗯?
    再五次。
    放鬆,完全進去,放鬆。
    全部進去,放鬆。
    全部進去,放鬆。
    最後一次,全部進去,放鬆。
    呼氣後停止。
    閉上嘴,不用呼吸,沒有必要。
    你的PH值高得離譜。
    不需要呼吸。
    接下來會發生的是我之前提到的,經過一分鐘後,不需要呼吸,因為呼吸的觸發取決於二氧化碳。
    二氧化碳被排出。
    你正在對自己的身體進行生物駭客。
    你正深入。
    你正在超越被條件化的心靈和身體。
    你正在深入到組織中。
    現在你進入了大腦的最深處。
    它會釋放出腎上腺素、去甲腎上腺素。
    腎上腺軸現在開始啟動。
    現在緩慢而確實地,五倍的血液將流入你的大腦和心臟。
    你感到平靜。
    你完全控制著,但你最深層的機制和大腦的最深處正在發揮作用。
    因為你正在這樣做,你正在與這些機制連接。
    這就是我們學會掌握這些機制的方式。
    而且你仍然不需要呼吸。
    通常情況下,你會像這樣死去,「你在呼吸,呼吸,你卻感到平靜。」
    你完全控制著你的副交感神經系統,這是深層的自主神經系統水平。
    而你現在正處於控制之中。
    這就是創傷開始釋放的地方。
    五,四,三,二,一。
    現在你深吸一口氣,屏住呼吸,將其壓到你的頭上。
    壓到你的頭上,壓到你的頭上。
    這是對你頭部的隱性腦脊液。
    它正在沖刷進去,並讓所有大腦,100%的神經活動,三,二,一。
    放鬆。
    好。
    如果我們進入下一輪,你將能夠進行,比如說,兩分鐘而不呼吸,然後兩分半,然後三分鐘。
    呼氣後,這不能是其他任何事情,除了獲得比以往任何時候更深的控制。
    這就是我們所展示的。
    這就是細菌突然失去機會的地方。
    病毒沒有機會。
    為什麼這個世界不知道這一點?
    為什麼科學界不把這作為對抗我們所有疾病的有益療法進行研究?
    因為我們難道不是擁有應該能抵抗病毒、細菌、炎症的免疫系統嗎?
    是的。
    它從來沒有發揮作用,因為這比我們的條件化身心更深。
    這就是掌控它的方式。
    感覺如此,我在每個意義上感到非常不同。
    當我回到房間時,所有的一切感覺都非常,幾乎有點像我剛剛醒來,但我也,感覺有點,它是非常平靜的。
    而且當我回到房間時,我感到非常專注。
    這是我與540人在澳洲進行的最後一次研究。
    這顯示這個方法與冥想和正念相比,效果好得多。
    你是如何學會這個的?
    你在哪裡學會的?
    憑直覺。
    你記得那位母親讓我成為一名傳教士,成為一名尋求者。
    然後我找到了冷水。
    冷水的作用是什麼?
    第一次進入冷水時,你學會了深呼吸。
    這在某個時刻會帶來所有的變化。
    我開始意識到,如果我呼吸得更深,慢慢地、深長地,我就能更久地耐受寒冷。
    這意味著如果我們進行更深的呼吸,我們能夠激活更深層的機制,讓我們變得更強大。
    這也會轉化為生活。
    是的,轉化為日常生活。
    我想談談冷水,這是Wim Hof方法的第二個支柱。
    但我發現第三個支柱也非常有趣,就是思維的力量。
    確實如此。
    你這麼說是什麼意思?
    思維的力量?
    你告訴我,我可以通過某些方式讓我的思維更強大、更有彈性?
    哦,是的。
    哦,是的。
    那麼你所說的思維的力量是什麼呢?
    首先,我們最近進行了一項新的研究。
    它現在正在發佈。
    他們做了540人的研究。
    所以冥想和正念是關於心靈的,不是嗎?
    以減少焦慮、減少壓力。
    這個方法比正念和冥想效果更好,這在企業界,但在整個健康產業中也是如此,並且在心理健康護理系統中被接受、實施和作為療法使用。
    所以這效果更好。
    壓力或抗壓能力大幅上升。
    壓力體驗大幅下降。
    而你剛才說的認知意識也大幅提升。
    而這只是一輪。
    想像一下,如果你做四輪,你將深入到前所未有的深度,事情可以浮現出來,這些從未被藏起來的、你不知道或未意識到的東西。
    這一切都在阻礙我們的意識。
    而現在當它們出現之後,我們的意識突然變得更大、更明亮、更美好,流動性更好,接納性更強,更尖銳、更清晰。
    這是一個系統,能夠突然超越我們的條件化。
    所以我們的條件化是一種在更深層的機制並未真正發揮作用的條件化,但我們能夠在這個社會、系統等中運行。但並不一定與自己的深度相連。
    當創傷發生或情緒變得不愉快時,我們不知道該如何處理。
    現在,心靈的力量非常簡單。
    通過這個,你學會了覆蓋和創建一個不同的條件化心靈與身體的關係。
    並且突然打開了一片新領域,一種在大腦中可以連接的新能力。
    這就是內感覺,內感覺,通過這個,我們突然學會了控制和指揮我們的身體,我們的身體是我們情感、感覺以及我們所經歷的一切的載體。但當感覺不好的時候,我們卻不知道該怎麼做。現在我們發現了一種方法,可以超越這種條件反射的狀態,我們在大腦中找到了一種新方法,重新掌控那些天然存在的事物,控制無論發生了什麼問題,重新調整、重新平衡、重置它,讓我們的負面情緒、感受、疾病等等在我們的指揮下消失。這就是心靈的力量,這是我們的自然能力,應該突破傳統思維模式,並在中學甚至孩子們非常小的時候就開始教育他們,讓他們能夠描繪自己的快樂、力量和健康。這是否是增強心靈力量的一部分,走向個人的責任,遠離受害者心態?是的,因為受害者心態已不再需要。責任存在於我們能夠回應的地方。而這些就是工具。然後我們突然感覺到我們握住了意志。那麼,如何訓練某人停止在自己的生活中和作為一個受害者?一次課程就可以。怎麼做?只需這樣呼吸,然後我們進入冰浴,他們突然感受到力量。抱歉,我在吼。你可以吼。對。就是力量。所以在那個冰浴中保持沉默,克服所有的壓力,突然感受到他們可以掌控一切。他們突然能夠超越這個危險的、寒冷的、強大的能量對他們的影響,完全掌控。隨之而來的是那個範式,之前一直認為無法控制的東西,現在突然變得輕而易舉。這接著展現出多米諾效應,一連串的感覺告訴他們:「嘿,如果我做不到那個,我可以做到這個,我可以做到那個,我可以做到這個。」所以你可以通過控制寒冷來建立個人的責任。哦,當然。只需一天。好吧。所以,Wim,你猜怎麼著?樓上我有兩個冰浴。我一直對寒冷很差。這是我一生中講給自己的故事。既然你在這裡,還剛好有兩個冰浴在樓上,我們可以上樓去泡這些冰浴,你可以教我如何掌握寒冷,讓寒冷不再支配我。對我來說,這就像是兄弟,因此我們就像家人一樣。家人,人們有能力傳遞他們的能量。這是合乎邏輯的。這並不虛幻,今天你會感受到它的真實,就在冰中。只需跟著我,很快你就會掌握自己。保持你的呼吸。我們是朋友。來吧。我們向世界展示來自內心的力量。讓身體做它能做的事。長長的呼氣,長長的呼氣,長長的呼氣。你做得很好。看看時間。你還沒想過這樣對吧?你做得很好,讓你的身體做它能做的事。大約需要20秒的時間,你的身體正在從內部適應,這意味著荷爾蒙系統突然找到了對抗影響的方法。這使你的身體變得強壯,讓你的免疫系統啟動,讓你的情緒掌握在你的控制之中。大腦最深的部分現在是內在的,因為你在做這件事,是在你的指揮之下。這就是重新建立我們的自然力量。這就是我們要帶給全世界的內容,因為我們熱愛人類,我們帶來快樂、力量和健康。這就是力量。這就是力量。這是寧靜。很好。這裡可以是多麼簡單。我不是巫師,也不是什麼魔術師。生活本身就是魔法。是的。讓我們來面對生活。看看這個。他曾經害怕寒冷,而寒冷不屬於我。我有一個溫暖的身體,這並不屬於我。看看他們現在的樣子。你無法購買這個。你可以獲得這種幸福、健康和力量。你可以得到它。你只需走向寒冷,而寒冷不會主動接近你。你每天都這樣做嗎?是的。是的。我喜歡這樣。你每天什麼時候做?早上。早上。你早上會在這裡待多久?有時我會停留。我過60歲生日的時候,我想要向世界展示我有多強,抱歉用法語說,我要在冰冷的水中待60分鐘。我必須好好享受一下。在61歲的時候,我待了61分鐘。62歲時,我待了62分鐘。63歲時,我待了63分鐘。而當我64歲時,我覺得這樣真的很無聊。現在,你不需要再這樣做了。你的本性就在裡面。這就是整體的信息。伴隨著這還有強化的免疫系統,增強的心血管系統,與心血管有關的問題在我們社會中是頭號殺手。通過這一點,這些問題消失了。這是解決問題的方法。它把你與大腦的最深處連結在一起,進入大腦的最深部分。如果你能進入這個最深的地方,那麼還有什麼地方是你無法進去的呢?所以如果我每天這樣做,你覺得我會更好地應對工作和生活的壓力嗎?當然,你不需要在冰浴中待這麼久,兩到三分鐘就足夠了。我們剛才待了六分鐘。不過現在已經不覺得冷了。其實我感覺有點暖,說實話。我的腿感覺像是暖的,但我不知道是否因為我的腿可能在關閉。好吧,我覺得現在已經夠了。大聲一點,你做到了。來吧。驚人。非常感謝。這真是太有趣了。這個過程的前20秒是如此吸引人,因為我不得不面對很多事情。我不得不面對很多自然的反應,告訴我停止,走出來。
    我的身體進入了一種驚慌的狀態,這很有趣,因為當我回想那種驚慌的感覺時,就像是一道牆,而這道牆是我必須做出決定,是要突破它還是退回去。我這麼說是因為我認為在我們很多人的生活中,我們被這些牆圍繞著。在我們許多人的生活中,實際上,這些牆會慢慢逼近我們。我在這個過程的前20秒學到的是,這道牆是我自己創造的。它是一種我想像中的幻影。而當我坐在那裡五、六分鐘時,我的身體幾乎對我說,抱歉,我在騙你。因為五、六分鐘後,我完全沒事了。但在那前20秒,有一些驚慌的信號發出警告,告訴我撤退。所以我覺得這真是太吸引人了。打破一面你曾經堅信是真實的牆壁,照亮了你的心靈,讓你看清自己在日常生活中被何種自我限制的信念所束縛。我無法更好地表達。自我限制的信念在某個時刻會成為阻礙,成為模式,成為條件反射。這種條件反射讓我們無法面對來到我們生活中的事情,因為那太過壓力重重。它們反映出我們通過自我信任的限制性思維所創造的東西。因此,我們在外面看到它,就不再進入其中。我們不再穿越它,因此在生活中也找不到那些作為生命教訓的東西。這不再存在,所以我們限制了自己,變得越來越狹隘。我們現在通過這些實踐所發現的是,我們能夠更好地指揮我們的身體穿越這些自我限制的、解除條件反射的狀態,因為大多數時候,我們被教育,要遵循規則、倫理、道德等等。某一時刻,我們建立了一種信念系統,這未必是我們內心深處的自我。而這正是這個社會正在遭受的痛苦,無法與我們那隱形的目的建立聯繫,這個目的是存在的,只是它在牆的背後。僅僅通過這樣做,你會看到你有能力穿越這些牆壁。你有能力成為你真正是誰、你是什麼。這就是呼喚的意義。它並不展示你所想,而是顯示你是誰,你是什麼。而從那裡你將看到,你生活中的牆壁,無論是什麼無形的東西將會消失。這是否部分解釋了為什麼現在社會上很多人選擇不適感?因為我們社會似乎走向了一個方向,我們追求舒適,而現在又出現了一種反向運動,有些人開始參加超馬拉松,進行冷水浸泡,故意讓自己處於不適感中。對我來說,我觀察到這是一種反向運動。它確實存在,但現在我們在科學上展示的,主要是透過Divaka教授的自動音樂,我們找到了一把鑰匙。這把鑰匙是我們先天能力,可以更好地指揮自己的情緒。因為最終,這不是關於進入極端,而是處理我們的情緒,無論發生什麼,我們都能感覺到自己在掌控之中。這也是能流傳給我們的孩子的能力。我們反應性地進入這些極端,這是我們巨大的范式反應,面對過多舒適的結果。現在,讓我們聊聊,不過這是反應性的。人類的本質是我們實際上是在這裡學習如何對自己的情緒有絕對的掌控,這直接與我們的目的相連。因為從一開始,問題和衝突就是與我們的靈魂之間的衝突。而我們的靈魂在於,當我們意識到它,並利用心靈的無限力量來幫助我們找到靈魂的實現時。這對每個人而言都是獨一無二的。你日常生活中的其他基本常規是什麼?你一天只吃一次。你一天只吃一次?對。好吧,那麼你能給我講講一個完美的Wim Hof日子嗎?是的,早上我會醒來,旁邊有我的妻子和孩子。我最小的孩子六歲,而我妻子懷著一個新生命。我65歲,但嘿,老兄,我還活著,對不起。我八年半前找到了個年輕的女人,我們非常幸福。她說,不要再提那個,抱歉。但我真的很幸福。我的大兒子42歲,最小的孩子很快就要出生了。這就是生活。我醒來,看到我愛的人在我身旁,還在睡覺,真是太美好了,像天使一樣。你什麼時候醒?五點鐘,五點鐘,五點半,四點半,差不多這個時候。為什麼這麼早?這就是我現在的狀態。有時我會一直睡到九點。我不是特別在意時間。但時間在為我服務,我不是在服務時間。早上我會進行我的運動,這是一個儀式,我早上還喜歡喝咖啡。我開始,沒糖,只有咖啡,加一點奶,真不錯。那些運動的例行程序是什麼?你看到我在做劈叉。我想在八月的第三、三天在德國創造一個世界紀錄,和4000人一起做到這一點。你會用到重物或其他的嗎?是的,也會。我會使用重物。以前不會,我做伏地挺身,這也是一種重力,是自己的體重。所以你可以這樣做,或者用重物。我有一根杠鈴,正常情況下需要加上重物來使用。大約10公斤,我讓它轉動,就像一根棍子。如果你這樣做500次,你會感受到很深的疼痛。如果我做運動,我會做到疼痛的邊緣。然後我克服這種疼痛。那就沒問題了。這就是身體意識。我想要知道這種身體意識,感受,感受到我活著。不只是知道,而是感受到我活著。你一天中的第一餐是什麼時候?稍後。稍後。也就是說沒有早餐?沒有,沒有,沒有早餐。沒有午餐。
    為什麼不吃午餐?
    因為我感到胃脹。
    我感覺太多了。
    這也是一部分的習慣。
    我也可以享受一頓很棒的早餐。
    非常棒的早餐。
    非常棒。
    你知道的,坐在海邊,放鬆,哇,來點蛋、這個那個。
    好喝的咖啡。
    你好嗎,報紙,看一下手機。
    這是享受生活。
    我可以這樣做。
    但是我真的喜歡內心在禁食的感覺,這讓我感覺像是在抵抗寒冷。
    如果你去寒冷的地方,那麼寒冷就不會來找你。
    當食慾來的時候,我只是延遲。
    所以你現在在做某種間歇性禁食,像他們所說的?
    是的,但我從小就這樣做。
    再次,直覺嗎?
    對,直覺。
    這就是你的感受。
    是的。
    因為外部的敘述是,你必須每天吃三餐,也許四餐。
    你必須吃早餐、午餐和晚餐。
    不,沒有,沒有。
    是的,那只是編造的。
    這是編造出來的。
    你應該感覺到,世上任何動物在不需要進食時都不會進食。
    因為它們不會思考。
    它們只會在感覺到需要進食時進食,眼睛變得更圓,變得更加警覺,腎上腺素開始運行,變得敏銳,然後所有的系統都在運作。
    這就是它自動運行全身的方式。
    這就是我生活的方式,我總覺得自己有點奇怪,但現在是下午一點。
    我今天還沒有吃任何東西。
    有時我會晚一點。
    我的意思是,昨天這周是下午五點、六點。
    我想昨天是七點,才吃第一餐,我沒問題。
    我不知道那…
    是的。
    你知道,但我…
    是的。
    你享受生活。
    你享受能量。
    我專注得更好。
    我有更好的對話。
    對,對,所有這些。
    如果你禁食一點,那麼你會變得更敏銳,這是一種美好的感覺。
    曾幾何時,如果你有一個商業點子,那是非常困難的去啟動。
    但是現在,在Shopify的時代,這是非常容易的。
    你們許多人可能知道,Shopify是這個播客的贊助商。
    如果你不知道Shopify,它是一個非常簡單的網絡平台,適合任何有想法、希望實現全球交易的人。
    所以像我們賣的這些對話卡,我們使用Shopify賣出,只需幾個點擊就可以開始。
    那麼為什麼我們選擇Shopify呢?
    有幾個原因,但我認為一個被低估的大原因是,它們的結帳系統相比其他平台轉換率提高了36%。
    而這就是我將為你省去成本的方式。
    如果你訪問Shopify.com/Bartlet,你將能夠以每月1美元的價格試用Shopify。
    我見證了Shopify徹底改變了人們的生活。
    對於你們中的許多人,我認為它也可以改變你們的生活。
    在BC省,極端天氣和野火是一種現實,它們威脅著我們所愛的地方。
    BC省政府正在與野火專家、社區和原住民夥伴合作,採取行動幫助減少風險。
    你該如何為野火做好準備?
    採取措施保護你的家和社區。
    制定安全計畫並查看當地的禁令和警報。
    在wildfireready.gov.bc.ca了解更多信息,這是來自不列顛哥倫比亞省政府的訊息。
    當你看我們的社會和我們告訴自己的這些關於如何生活的故事時,還有什麼是你認為人們應該質疑的根本性問題?
    你跟我談過呼吸,你跟我談過不適,呼吸就是其中之一。
    你還跟我談過禁食。
    還有其他什麼你認為是謊言的事情嗎?無論是人際關係、工作還是我們的目的?
    哦,是的。
    我們的能量正在被消耗。
    這就像盜竊,我們應該有所有的能量來帶給我們的孩子快樂、力量和健康,並在生活中感到明亮、閃耀。
    但我們沒有,因為我們必須這樣做,那樣做,承受壓力,思考這個,思考那個。
    誰做的?
    不管是誰,這是一個巨大的範式影響,奪走了我們的能量體,隨之而來的是我們的情緒和生命力。
    真正的哲學是服務於這種範式,使人快樂、強壯和健康,並能夠傳遞這些。
    你只有在內心能夠快樂、強壯和健康,然後把這些傳遞出去,發射給他人才會好。
    這就是你要傳遞自我,然而我們卻不這樣生活。
    我們在這個社會中生存。
    我們生活在一個競爭的世界。
    在這個癩病世界裡有各種各樣的規則,但我們真的感覺到光輝嗎?
    我們最好的自己,能否全心全意地給予他人愛,並堅信這是好的?
    我們在那裡嗎?
    我不這麼認為。
    而這正是我們將要帶來的。
    當你說你需要活在你的目的中,我該如何知道我的目的是什么?
    我需要去某個地方找它嗎?
    你知道嗎?只要快樂、強壯和健康就好。
    其餘的都是廢話。
    只要快樂、強壯和健康,目的就會隨之而來。
    是的。
    這就是目的。
    目的的特徵是不與你的靈魂發生衝突。
    快樂、強壯和健康。
    然後你變得快樂、強壯和健康。
    你不需要為此工作太多。
    做幾個鍛煉就足夠了。
    如果我做我的運動,而我不是整天都在運動,大約10分鐘、15分鐘,但我已經準備好了。
    今天早上,因為晚些時候我有一場主題演講,我得去錄音公司。
    我得見一位由政府管理的人,他是英國中學的代表。
    我得見他們,還有其他事。
    我想,好吧,今天我要準備好。
    所以我在床上像瘋子一樣深呼吸,徹底清理自己,以便準備好迎接即將到來的任何事情。
    這樣我就能完全投入,尤其是和你在一起,這是一種愉悅,極大的愉悅。
    我們就在這裡堅定不移地服務著使命。
    我們在這個播客上有一個結束的傳統,最後一位來賓會給下一位來賓留下一個問題,而我上一位來賓留給你的問題出現在《首席執行官的日記》中。
    留給你的問題是:下週你能做一件什麼事來證明你的朋友或家人對你比工作更重要?
    啊,工作就是工作,朝九晚五就是工作的樣子,因為我的工作就是我的生活。
    我的工作就是我的使命。
    而最終,這並不是工作。
    我感受到全部的力量去這麼做。
    所以下周,除了我的工作,我會繼續我現在所做的事情。
    你相信工作與生活的平衡嗎?
    人們說工作與生活的平衡。
    你必須…
    是的,我的妻子一直在談這個,但我並不覺得如此。
    我感覺我同時忙於我的使命和日常生活。
    沒有工作。
    我沒有朝九晚五的工作。
    我想你也沒有這樣的工作。
    我們描繪著自己的現實。
    我認為我們的力量比他們讓我們認為的要強大得多,這種力量比人為的來得更強。
    我們更強大,這就是為什麼我們不只是去工作,你知道嗎?
    是的,我們在運作這個遊戲,我們在運作這個社會,我們運作一切,但嘿,這不是朝九晚五,我們不必服從這些。
    我們不這麼做。
    為什麼?
    你可能有一種無法解釋的遺傳力量,讓你成為你現在的樣子。
    你肩負著巨大的責任,但同時也有那份強大的反應能力,這種能力超越了朝九晚五的工作。
    那個人,這是我今天的最後一個問題,處於那種朝九晚五工作中、掙扎且被困住,受到學校、大學、父母期望影響的人,他們的父母也是這樣被塑造的,你會對這些人說什麼作為結語?
    哦,對啊,伙計們,做一下斯蒂芬剛才展示的事情。
    你可能認為你無法做到,「我無法做到冰人或斯蒂芬所做的事情,或者他所做的,嘿,你也是可以的。」
    所有最珍貴的,最大的財富就是你的快樂、力量和健康,任何人都可以每天擁有這些。
    這就是你。
    這就是你。
    這是愛。
    這是強大的。
    溫,謝謝你。
    非常感謝你的時間。
    你對我、我的夥伴梅拉尼,以及許多人來說都是一位傳奇、偶像和靈感來源。
    我說的這些人,書的封面上寫著的每一個人,實際上我和這裡的每一位都坐下來聊過,從喬、到班、到貝爾、到拉塞爾,所有人。
    拉塞爾也是。
    哦,費恩,我也和她坐過,還有蓋布爾,詹姆斯·內斯特。
    你書中的所有七個人,我都驚訝地認識,而我也聽到其中許多人提到你的工作所帶來的深刻影響。在我們今天坐下來之前,我在觀看許多視頻,很多人描述你如何以非常深刻的方式改變了他們的生活。
    你做了你的工作。
    這就是你的工作。
    你做了研究。
    你研究來的人,因為下週或明天,我不知道什麼時候,新的人將會來,而你又要重新研究。
    是的,這太驚人了。
    謝謝你所做的一切,因為你提供了一種對抗敘述和解決方案,面對這個感覺只有單一解決方案的世界,而那個當前的解決方案正讓很多人失敗,所以,謝謝你,溫。
    我們必須改變敘述,而我們會這樣做,因為我們希望讓人們快樂、強大、健康,並獨立於正在發生的一切。
    我們必須重新設定一切。
    我們在這裡。
    我們在這裡。
    謝謝你。
    我給你透露一個小秘密。
    《首席執行官的日記》杯子裡有什麼?
    這個杯子在我訪問這些人時坐在我面前,有時我和他們聊三個小時,也有時一天三個人,而答案是,完美的小提示。
    我在Dragonstone投資了這家公司,自那時起,他們從一個想法變成了英國增長最快的能量飲料。
    這是一種抹茶能量飲料,絕對美味,但這不是我在這個播客上選擇喝它的原因。
    我之所以選擇喝它,是因為它給了我所謂的全天候能量。
    我不再像過去那樣在其他能量飲料中崩潰。
    如果你正在進行對話,或在舞台上演講,或在會議室裡,最後你不希望的就是崩潰。
    你不想有焦慮,需要專注,這就是為什麼他們現在贊助這個播客。
    它不僅美味,還給我帶來了顯著的競爭優勢。
    如果你還沒試過,去特易購、威特羅斯,或者在網上使用代碼DIARY10結賬,然後你會得到10%的折扣。
    如果你試試,告訴我你的感受。
    再見。

    If you enjoy hearing about the philosophy of life, I recommend you check out my conversation with Ryan Holiday, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=PafvhTSC4yE

    Philosophy isn’t just for universities and lecture halls, philosophy can help guide every part of your life, from relationships, work to mental health.

    Alain de Botton is a British author, intellectual and co-founder of the global organisation, ‘The School of Life’. He is best known for the books, ‘Essays in Love’, ‘How Proust Can Change Your Life’, and ‘The Consolations of Philosophy’.

    In this interview, Steven and Alain discuss everything from, the origins of mental health problems, what it means to live a good life, why perfection is dangerous, why we are chasing love rather than money and why love itself is a skill.

    You can purchase Alain’s most recent book, ‘A Therapeutic Journey: Lessons from the School of Life’, here: https://amzn.to/41zQJTF

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • The Top 7 Belly Fat Burning Hacks For 2024 That Are PROVEN To Work!

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:04 Here’s the most important question. People ask me this question all the time. They say, “Steve,
    0:00:10 what is your favorite ever episode on the Diary of a CEO podcast?” And I think the more important
    0:00:18 question is actually what is your favorite episode on the Diary of a CEO podcast of all time? And so,
    0:00:24 I went out to try and answer that question. What is your favorite episode? What is your favorite
    0:00:31 moment on this podcast of all time? And using a data scientist and a big team of analysts, we’ve
    0:00:38 found the most replayed moments of all the hundreds of episodes we’ve produced this year to show to
    0:00:45 you today. These are the moments that you replayed and shared more than any other moment on this
    0:00:52 podcast. Theoretically, this should be the most valuable Diary of a CEO episode you ever listen
    0:00:58 to. Because it’s a compilation of the most valuable moments that we’ve ever had on this show
    0:01:13 in 2023. The seventh most replayed moment is my conversation with Giles Yeo, where he takes on
    0:01:19 some of the biggest myths about health, weight, obesity. And he answers the question, “Do we
    0:01:26 have to get fatter as we age? Is it genetic? What are the easy ways to manage our weight?” After
    0:01:32 I read it in your book about us gaining more and more weight as we age, I googled it. And the
    0:01:39 Healthcare Research and Quality Agency said that we naturally tend to gain weight as we age to the
    0:01:45 tune of one to two pounds per year, according to their review. And that’s from the Agency for
    0:01:52 Healthcare Research and Quality, which I found quite startling. But completely accurate. So what
    0:01:57 the numbers that we have is, yeah, I think that’s right actually. So between 20 and 50 years old,
    0:02:03 those 30 years intervening, the average person, average, will gain about 15 kilos on weight,
    0:02:08 which is 32. Yes, two pounds a year, one to two pounds a year. 15 kilos in weight is gained
    0:02:12 over 30 years on average. Some gain very little, others gain a hell of a lot more. We look at
    0:02:16 ourselves in a mirror. I look at myself in a mirror. But it’s true. I don’t want to be that guy.
    0:02:24 Mate, I don’t know much choice you have. What can I do to try and stay? Because for me, it’s not
    0:02:29 really about the weight thing or how you look. It’s more about like, I don’t know how to say this.
    0:02:35 There was this big set of stairs the other day. Really, really long set of stairs leading down
    0:02:41 to this lake. I was in Indonesia a couple of months ago. And I remember thinking about those
    0:02:48 stairs and thinking, God, if I wasn’t, you know, athletic and strong and didn’t have good knees
    0:02:54 and things like that, there’s no way I’d be able to get down this long winding hand carved set of
    0:02:58 Indonesian stairs so that I could go on this boat trip that I was going to go on. And I just thought
    0:03:03 about how it was a weird thing. I know this is kind of a strange story to tell, but it crossed
    0:03:05 my mind. I got to the bottom of the stairs and I turned to the person I was with and was literally
    0:03:09 like, you know, that’s why I’ve got to stay in shape for as long as I can. Because I want to do
    0:03:13 these boat trips and I want to go on this little rafting thing, but I won’t even be able to access
    0:03:17 it unless I can go up and down those stairs, like 200 meters of stairs down this cliff.
    0:03:23 So that’s what I care about. I care about being active and strong and fit for as long as I possibly
    0:03:29 can. And I, from what you’ve said about gravity and weight, being overweight is going to inhibit
    0:03:33 my chances of being able to do those stairs. So that I think there are two elements there.
    0:03:39 First of all, there is doing the things that we want to do. Okay. Like that, because you’re
    0:03:43 exactly right. These are the things which I can still do that. I can still walk up a mountain
    0:03:47 or down a mountain because I’m still fit enough to do that. And I want to stay as fit as long as
    0:03:52 I can to do that. And weight will inhibit that undoubtedly. But then there’s a second element
    0:03:57 to actually consider. Now that’s healthy. Look, none of us are going to live longer. We hopefully,
    0:04:03 and anyway, if we lived longer, but was unhealthy, would you want to live longer? So you want to
    0:04:10 live longer, but healthier for longer. Okay. And undoubtedly, the thing that is closest related
    0:04:16 to health when you age is not your total weight. There’s a role to play there. The amount of muscle
    0:04:21 you have. It is your muscle mass as you age, independent of how much fat you have. Okay.
    0:04:27 That will determine how healthy you are as you age. So as, so now the moment, now I’m talking
    0:04:32 about going into the sixties and the seventies, rather than when one is able to go down to 200
    0:04:40 meters set of steps. Okay. So now as you get older, the most crucial bit of information is to maintain
    0:04:44 resistance training, not lifting. And that’s not what I’m talking about. Sitting on a wall,
    0:04:49 getting up and down a chair, because of that, the amount of muscle mass you have really,
    0:04:53 really, really marks the level of health that you’re going to get. And then the science is
    0:04:59 startling. It is so, so, so related, independent of, independent of weight, you know, from, from,
    0:05:04 from there. So muscle mass is the most important for healthy aging the moment you get 60, 70 plus.
    0:05:09 Interesting. Okay. So I’ll keep, I’ll keep doing resistance training.
    0:05:12 Correct. Always. Keep resistance training and lifting weights as long as I can.
    0:05:15 Lifting weights as long as you can. At some point, you won’t be able to lift weights.
    0:05:19 Well, I don’t know. Don’t write me off. Don’t write me off, John.
    0:05:20 The hubris of youth.
    0:05:25 That’s the naivety of youth. Yeah. You just assume you’ll always be able to do what you can do now.
    0:05:30 I, I, yeah, it’s something I think a lot about. And I think a lot of people will watch this podcast
    0:05:36 because probably, especially this time of year, we’re in January, they’ll probably be trying
    0:05:40 to find ways that they can cut fat. They want to be a bit skinnier. You said, you think you said
    0:05:44 half a stone you want to lose. I’m in the same place. I think most people want to lose a half a
    0:05:50 stone or something. What is the way that you would suggest to do that? The simple way, you know,
    0:05:55 not the like, like in complicated go buy this guy’s course and do three million sit-ups, whatever.
    0:06:01 The simple advice you would give someone that’s hoping to create sort of sustainable weight loss.
    0:06:07 So the first is the amount of protein you eat. And you need to try and focus on trying to keep
    0:06:13 to about 16% of the energy in your day, okay, from protein, 16%. And there’s a sweet spot.
    0:06:18 So if you eat too much and you’re not lifting, you’re stressing your kidneys because your kidneys
    0:06:24 have to get rid of the nitrogen from the protein. Okay. So 16% is a sweet spot and it doesn’t mean
    0:06:31 steaks only. It can mean beans, tofu, any kind of protein from anywhere. 16%. Second is fiber.
    0:06:37 We need to eat as much fiber as physically possible. Okay. 30 grams we want to aim for.
    0:06:41 Although we’re looking at the moment on average in this country, we’re probably only eating 15
    0:06:46 grams. We need to double the amount of fiber we actually eat. Third, we need to limit the amount
    0:06:53 of added sugars into our diet. Added sugars, meaning sugars not tied up in fiber, powdered stuff,
    0:07:01 maple syrup, algarve, nectar, all those are added sugars you put in. Keep it to 5% or less
    0:07:06 of the energy content in your day. And those are the three numbers that I want you to think about.
    0:07:14 So 16% of protein, 30 grams of fiber, 5% or less of added sugars. Apply that to whatever you want,
    0:07:20 what keto, whatever you want to do. Apply that. And I think that will be a sustainable,
    0:07:26 healthy way to eat. The sixth most replayed moment is a conversation I had with Dr.
    0:07:33 Mindy Pells, who talks about the belly fat burning diet. Nutrition is a huge thing at this time of
    0:07:39 year. And so she lays out exactly how to eat and behave in order to reduce belly fat and to improve
    0:07:44 your overall health. You told me about the first two styles of fasting. The first one was intermittent
    0:07:48 fasting, which is 12 to 16 hours, which is good for weight loss, brain fog, that kind of thing.
    0:07:56 The second is Autography. Autophagy. What did I say? Autography, but I like it.
    0:08:01 I said Autophagy. We can play that back. I definitely said Autophagy. And if I didn’t,
    0:08:05 we’ll fix it with AI. Autophagy fasting, which is 17 to 72 hours, good for balancing
    0:08:11 sex hormones and preventing illness, broadly. Yeah. Number three, we haven’t spoken about
    0:08:17 gut reset fast. Yeah. What’s that? Yeah. So that’s based off a study that came out at MIT
    0:08:24 that showed 24 hours without food and your intestinal stem cells inside your gut actually
    0:08:30 start to reboot themselves. Now a stem cell is a cell that can go to anywhere in the body and
    0:08:38 repair itself, but at 24 hours, you get a plethora of them in your gut. And in the gut,
    0:08:44 we’ve got a damaged microbiome from everything that we’ve just been talking about. So what I
    0:08:48 discovered in this 24 hour fast is I could take women that have been on birth control pill for
    0:08:54 years, people that have been on multiple rounds of antibiotics, people who had been eating horrible
    0:09:00 food. And I could actually put them through a 24 hour fast once a week, once every couple of weeks.
    0:09:05 And these stem cells would come in there and they would start to repair. And so now if I teach
    0:09:11 that person how to eat right, their food is actually starting to build a better microbiome
    0:09:18 in the gut. So that 24 hour fast became this go to in my clinic where I could take all these
    0:09:25 gut challenges and I could start to unwind them just because I knew the body had this capability
    0:09:29 of making these intestinal stem cells. And it was crazy. Like we got people off supplements,
    0:09:35 we got people that weren’t making serotonin, which affects moods, comes from the gut,
    0:09:39 all of a sudden started to become happier. People who hadn’t had bowel movements in like
    0:09:45 three days, all of a sudden we started to put in this gut reset and it was like a miracle. It was
    0:09:51 incredible. Number four, fat burner fast. So the fat burner fast is probably my favorite for
    0:09:58 those people who want to lose weight. The research was done that 36 hours without food, followed by
    0:10:03 12 hours of eating. And then another 30, they actually did it over a 30 day period, but we’ve
    0:10:10 been using it in our community, just dosing it in that at 36 hours, what happens is that’s enough
    0:10:17 time where the blood sugars come come down, where all of a sudden the body, it’s so smart. It goes,
    0:10:23 okay, blood sugar is not common. We’ve been in this fasted state. We’ve triggered autophagy. We’ve
    0:10:28 brought inflammation down. We’ve made you ketones. We’re trying to go find food, but this extra weight,
    0:10:35 it’s not serving you. Because remember, you got to go find food. So it drops weight. And it’s the
    0:10:42 most beautiful way to get a person to unstick any kind of weight loss resistance. But most
    0:10:46 importantly, you know where it dropped the most amount of weight from? Or does everybody want to
    0:10:52 lose weight? Belly. Yep. So it is the, I should probably should have called it the fat burning,
    0:10:56 belly fat burning. Yeah, the belly fat. Yeah, that would have banged. Yeah. But yeah. And so that’s
    0:11:02 what they showed is that actually a 36 hour fast started to unstick weight loss and it was started
    0:11:11 with weight around the belly. Compelling. Number five, the dopamine reset fast. Yeah. So number five,
    0:11:19 I found some research showing that when people go without food for 48 hours, the whole dopamine system
    0:11:26 will be rebooted. So what’s important to know about the dopamine system is it is our molecule of
    0:11:31 happiness. It is the thing that it’s actually a motivation molecule. And it’s a neurotransmitter
    0:11:39 that allows thoughts, happy thoughts to go across from neuron to neuron. And so what happens, and
    0:11:44 I’m sure you’ve talked about this on your podcast that were so dopamine saturated right now. But
    0:11:49 specifically people who are over eaters, they actually are finding the study I quote in the book
    0:11:55 is that they found that people who had food addiction, people who had extra weight like
    0:12:02 obese situations, they were not getting as much happiness out of their food because their dopamine
    0:12:09 receptor sites were saturated. So they had to eat more food to get more happiness. And you know,
    0:12:16 food is a state changer. It does make us happy. So what they found is if they put them into a 48
    0:12:21 hour fast that they actually rebooted the whole dopamine system and new dopamine receptor sites
    0:12:26 appeared. So that when they brought food back in to the equation, they actually got more enjoyment
    0:12:31 out of food with less food. This kind of got me thinking about a conversation I was having yesterday
    0:12:37 with some of my team here, we were talking about how it almost feels like sometimes if I’ve eaten
    0:12:41 sugar, I can go into a bit of a sugar cycle. And what I mean by that is I’ll have some sugar. And
    0:12:45 then like a couple of hours later, I’ll have another craving for sugar. And then a couple of hours
    0:12:48 later, I’ll have another craving for sugar. But then other times specifically, for example,
    0:12:53 when I did keto, I was, I did the keto diet for about eight months, eight weeks, bloody eight
    0:12:58 months, I wish, eight weeks. And throughout that period, I didn’t have any cravings for sugar.
    0:13:01 Yep. I would, we had some chocolate come into the studio and I walked over to the
    0:13:07 chocolate and I smelled it. And I didn’t want any of it. It had gone. But then when I’m in my,
    0:13:11 what I call like the sugar cycle, I’m eating sugar maybe, you know, once or twice a day.
    0:13:15 And I’m getting like the craving for it, which I just can’t seem to resist.
    0:13:20 Yep. Well, dopamine is the molecule of more. It’s not the molecule of enough.
    0:13:26 So what it does is when you get sugar, you get this dopamine rush, and the brain goes,
    0:13:32 who love that, give me more of that. And so you can’t, it’s, it’s endless. You will never be
    0:13:36 fully satisfied. It constantly wants you to come back for more and more and more.
    0:13:41 So when you start to go off of the ketogenic energy system, you’re getting the same euphoria.
    0:13:47 You probably felt the same high, the same mental clarity, but you’ve totally taken this molecule
    0:13:52 more out of the, out of the picture. It’s, in fact, dopamine will actually, you know, you,
    0:13:57 you get those receptor sites that will be repaired, but you’re not getting a big dopamine buzz when
    0:14:01 you’re in a ketogenic state. You’re getting ketones. I was, I was mulling it with my team,
    0:14:07 how long I had to stay away from sugar to kind of get out of that vicious, give me more cycle.
    0:14:12 Yeah. My experience has been, it’s about three days. Three days. That’s what I thought. Yeah.
    0:14:17 I think I said four or five, but it’s just from experience as well. If I haven’t had sugar
    0:14:20 for three or four days, I mean like a, like a chocolate, but something significant in terms
    0:14:25 of sugar. Then after three or four days, the craving for it seems to, to vanish. Yeah. Yeah.
    0:14:31 It’s not, if you think about that, it’s not hard if you’re trying to overcome a sugar addiction.
    0:14:37 Yeah. Like just bear it for three days. And then that dopamine stops barking at you.
    0:14:43 And then if you attack fasting on to it, now you’re getting ketones. And so you’re not needing
    0:14:48 that as much. Ketones kill hunger and they make you so mentally, mentally clear. They give you
    0:14:53 this euphoric feeling. So you don’t have that urge to go for the, for the sugar. And the ketones come
    0:15:00 from fasting, which is when your body switches metabolic state. The last and final fasting style,
    0:15:06 immune reset fast. Yeah. So immune reset was built off of Dr. Volter Longo’s work.
    0:15:12 And he did a study on people who had cancer and we’re going through chemotherapy.
    0:15:16 And one of the challenges we know about chemotherapy is that it wipes out the whole immune system.
    0:15:21 And so he wanted to see, well, what if I put somebody in a fasted state as they went through
    0:15:26 chemotherapy? Would there be a difference? And what he found is after three days of fasting,
    0:15:32 the white blood cells in our system actually reboot themselves. So what they do is all old
    0:15:38 white blood cells are, are sloughed away and new white blood cells emerge. So people were able to
    0:15:45 come out of that chemotherapy experience and have a stronger immune system, as opposed to what we
    0:15:50 were seeing was that it was wiping the immune system out. So that launched the whole three-day
    0:15:56 water fast sort of craze. At least here in America, we’re seeing a lot of people that are just
    0:16:03 going after three-day water fast to prime their immune system. But you also, also at three days,
    0:16:09 get stem cells, full systemic stem cells. So all of a sudden your body’s got in surging with stem
    0:16:14 cells going to all parts of the body repairing it. The great example I always use on this one was,
    0:16:21 I had an Achilles tendon injury and nothing was, nothing was helping it. So I threw a five-day
    0:16:27 water fast at it. On the fourth day, I felt this buzz in my Achilles tendon and I was like, oh,
    0:16:35 wonder what that is. And it stayed all the way through. I went five full days and about the
    0:16:40 fifth and sixth day, so sixth day I was entering the food back in, all the pain completely went
    0:16:46 away and it never came back. I tried everything, I tried everything and that was the only thing that
    0:16:54 repaired it. It does make, again, evolutionary sense that if our body senses were injured because
    0:17:02 we’re not eating or, you know, some other signal that we are on a course to not survive, to put
    0:17:07 it nicely, it does make sense that it might set about to repair whatever needs to be repaired.
    0:17:12 You’re getting it. You know, because like if I was a wounded human back in on the savannahs of,
    0:17:17 I don’t know, Africa or wherever we came from and I’m laid there and I’m not eating,
    0:17:24 my body should probably go, okay, Steve might need something fixed so he can get back to hunting.
    0:17:33 So you’re getting it. So survival, that is the number one priority of the body. So when you go
    0:17:41 without food, you amplify every resource it has to keep you alive. And if repairing my Achilles
    0:17:45 means I can now go hunt for food, it’s going to do that. It’s going to make me stronger.
    0:17:52 And in the book, I stumbled when I was writing the book, I stumbled upon a really cool hypothesis
    0:17:58 that’s called the thrifty gene hypothesis. And it said that what, it’s a theory, obviously it’s
    0:18:04 hypothesis, it’s a theory that the people, the humans that evolved out of the primal days had
    0:18:12 a very specific genotype. And this genotype allowed us to metabolically flex and be stronger in a
    0:18:19 fasted state because we had to survive. And the people that didn’t make it from that time period
    0:18:25 didn’t have that gene. But think about this for this moment. So they think we all have this gene
    0:18:31 inside of us right now, this thrifty gene, where we can go long periods without food and we can
    0:18:37 survive. So what happens when we’re eating all day? What happens when we’re ignoring and we’re
    0:18:43 not actually activating that genetic profile? So what they are now believing is that diabetes,
    0:18:49 metabolic syndrome, all of that is largely happening because we are going against the
    0:18:54 genetic profile that we are now seeing in humans. We’re like on the opposite end of this spectrum.
    0:19:01 We’re overloading our bodies. Yeah. Which is meaning that the survival gene you
    0:19:07 referenced there is not being activated to help us. That’s right. That’s right. Interesting.
    0:19:12 The fifth most replayed moment is a moment from my conversation with Matthew Walker,
    0:19:17 who is the world’s number one expert on the subject of sleep. He explains the importance
    0:19:22 of sleep on our overall health, on our weight and everything in between. But most importantly of all,
    0:19:27 he gives us a roadmap for how to sleep better. And I know so many of you are struggling,
    0:19:33 so I’m not surprised that this is one of the most replayed moments of the Diary of a CEO of 2023.
    0:19:36 I had a lot of health experts on this podcast recently, but none of them have really talked
    0:19:45 to me about the role that sleep or sleep deprivation plays in weight. Is there a relationship?
    0:19:51 It’s probably one of the most well-defined relationships that we know in all of sleep
    0:20:00 science. And it is at least a three-part story. So the first emerging evidence came in terms of
    0:20:07 hormones. So there are what we call appetite-regulating hormones, and the two principal ones of concern
    0:20:14 here are something called leptin and ghrelin. Now, leptin, when it’s released, will signal to your
    0:20:20 brain that you’re satisfied with your food, you are satiated, and you are no longer hungry.
    0:20:28 Ghrelin does the opposite. When ghrelin is released, it says, “No, you’re not satisfied
    0:20:33 with your food, you are not full, you still want to eat more, you are still hungry.”
    0:20:39 And some of the first studies, they started to just limit people, restrict people’s sleep to
    0:20:43 six hours or five hours or four hours. And what they found was that there was,
    0:20:50 firstly, that signal leptin that says, “No, you’re satisfied with your food,
    0:20:57 you don’t want to eat anymore, you’re full.” That signal of fullness, satiation, was decreased by
    0:21:06 18%. If that wasn’t bad enough, ghrelin, which is the hunger hormone, that lept up by 28%.
    0:21:17 Overall hunger levels rose by about 26%. So firstly, you are, it’s almost like double
    0:21:23 jeopardy, that you are getting punished twice for the same crime of not sleeping enough,
    0:21:30 once by losing the signal of, “I’m full, I don’t want to eat anymore,” and once again for the,
    0:21:34 “No, I’m much more hungry, and I’m just going to overeat,” which is ghrelin.
    0:21:41 So what that produces is a profile of increased eating. So on average,
    0:21:47 underslept individuals started to eat in those studies about three to four hundred
    0:21:56 extra calories at each sitting by way of insufficient sleep. Then what they discovered
    0:22:01 is that it’s not just that you want to eat more, it’s what it is that you have a craving for when
    0:22:07 you are underslept. And this is the problem. What they found is that when you are underslept,
    0:22:14 you eat more of everything, but you especially eat more of these heavy-hitting stodgy carbohydrates,
    0:22:20 bread, pasta, pizza. The next thing that you started to eat, have a preference for,
    0:22:26 was simple sugary foods, sweets, and chocolate. And then finally, you started to crave very
    0:22:31 salty food, and high sodium food intake will increase your blood pressure.
    0:22:38 So that was the first of the three mechanisms. Then we did a study where we said perhaps it’s
    0:22:44 not just the circulating hormones in the body, the brain is the ultimate arbiter of your food
    0:22:49 decisions. So what’s going on in the brain? So we took a group of perfectly healthy individuals,
    0:22:54 and we put them through the experiment twice, once when they’d had a full eight hours of sleep,
    0:22:59 and once when we deprived them of sleep. And the next day, we placed them inside an MRI scanner,
    0:23:05 and we showed them images of lots of different foods that range from being very healthy to
    0:23:13 being very unhealthy, and ice cream, and chocolate, and pizza, and things, to leafy salads, and nuts,
    0:23:19 and greens, and vegetables. And we asked them to rate how much they wanted that food for each
    0:23:25 item. Now, we did something a bit dastardly to make it more ecologically correct, so that they
    0:23:29 weren’t just saying, okay, they probably think I should probably say that’s healthy. We said,
    0:23:34 we’re going to randomly select one of these images, these food images that you see,
    0:23:37 and after you get out the brain scanner, we’re going to give you that food, and we’re going to
    0:23:42 politely ask you to eat it all. So it made it a bit more realistic, so the choices were more,
    0:23:46 you know, as much as that we could. So what we found is that when they were sleep deprived,
    0:23:53 the deep, hedonic centers, the emotional centers of the brain, these desire centers,
    0:24:00 these reward centers, they ramped up in their activity in response to these highly desirable,
    0:24:07 highly unhealthy foods. So these more basic sort of, you know, guttural parts of the brain, as it
    0:24:13 were, these reward centers were lighting up much more strongly when you were sleep deprived.
    0:24:18 Worse still, the impulse control regions in the front of the brain, what we call the prefrontal
    0:24:23 cortex, they were shut down, they were taken offline. So as a consequence, you lost your
    0:24:28 impulse control. And that’s why you start to then say, you know, when I’m sleep deprived,
    0:24:35 at the food sort of buffet, I’m not going to do salad, I’m just going to, that pizza looks awful
    0:24:41 good, or that pasta with the cream, I’m just going to go into that all go. So, so you’re,
    0:24:47 it’s what we call a pattern in terms of brain activity in neuroscience of hedonic eating,
    0:24:52 that your brain goes into this hedonic desire profile. So now we understood it’s not just
    0:24:58 hormones in the body, it’s also changes in the brain. Then came the finding that there’s another
    0:25:06 chemical in the body that’s responsible. And this comes on to cannabis. When people,
    0:25:14 when people, when people that you may know, have smoked cannabis, they’ll often say, I get
    0:25:19 viciously hungry, I get the munchies, I get really hungry. That’s no coincidence because
    0:25:27 cannabis will stimulate appetite. Now we all have naturally occurring cannabis compounds
    0:25:34 in our brain and our bodies. They are called endocannabinoids. Endo meaning comes from insiders,
    0:25:42 whereas the cannabis that comes externally when you sort of smoke it or take edibles. So
    0:25:48 endocannabinoids do many things for the brain and the body, but one of the things that they do is
    0:25:53 control your appetite and your hunger. And what we found is that when you sleep deprived individuals,
    0:26:01 these naturally occurring endocannabinoids rocketed up by over 20% cranking up people’s appetite.
    0:26:10 And so these three ways lead you to start packing on, you know, when insufficient sleep is occurring,
    0:26:16 when sleep gets short, your waistline typically starts to expand. And we now understand the
    0:26:22 reasons. If that wasn’t bad enough… It is bad enough. Yeah, I know, you just stop,
    0:26:28 Matt. Honestly, I’m really… The last thing that we discovered is that let’s say that you’re trying
    0:26:33 to be really careful and you’re trying to diet and you’re trying to lose weight. If you’re not
    0:26:42 getting sufficient sleep, then 60% of all of the weight that you lose will come from lean muscle
    0:26:49 mass and not fat. Not the muscle. I know exactly. So in other words, when you are dieting, but you
    0:26:56 are under slept, you lose what you want to keep, which is muscle, and you keep what you want to
    0:27:05 lose, which is fat. So again, it’s… I’m sold. Not an ideal situation. Sleep is important. I get it.
    0:27:14 I’m sold. How do I… My question is, what are the things that in the modern society are standing
    0:27:18 in the way of sleep? We’ve touched on some of them loosely, but some of the big obvious things,
    0:27:23 the things that you would suggest doing, very actionable things we could do straight away
    0:27:30 to improve our chances of having that healthy, deep sleep that we need to be optimal in every
    0:27:36 regard of our health and performance. There’s probably, I think, five standard tips, what we
    0:27:40 call sort of sleep hygiene that you can do. And then I’ll come on to maybe just some unconventional
    0:27:45 tips that we’ve sort of touched on. And we’ve spoken about many of these. The first thing I would
    0:27:50 recommend people to do, and this is why when some people say, “What about this new sleep supplement?”
    0:27:56 Or, “You know, it’s 40 quid for this bottle of these sleepers, new sleep natural medications.
    0:28:01 I’m going to give it a try.” I would say try these tried and true things first before you
    0:28:07 spend your money on supplements. The first thing is regularity. Go to bed at the same time and wake
    0:28:13 up at the same time, no matter whether it’s the weekday or the weekend. Your brain expects regularity.
    0:28:18 It thrives best under conditions of regularity. When you give it regularity, you can improve
    0:28:24 the quantity and the quantity of your sleep. The second thing is get some darkness at night.
    0:28:30 As I said, we don’t get enough darkness in the modern world. And so the trick I would
    0:28:35 offer, and I don’t use it, I don’t like the word hack, but the sort of suggestion would be,
    0:28:41 “In the last hour before bed, try this experiment for everyone listening for the next week.
    0:28:48 Dim down half of the lights or switch off half of the lights or even three quarters of the lights
    0:28:53 in your home in the last hour before bed.” All of the lights in every room?
    0:28:58 In all of the rooms, switch off almost all of the light. Now, I’m not suggesting be unsafe and
    0:29:03 walk around in the darkness in the last hour. That’s not what I’m saying. Just dim down, switch
    0:29:10 off half of the lights. You will be surprised at how sleepy that darkness will make you feel.
    0:29:20 And it’s also an incredible behavioral trigger to signal to your brain that it is time for sleep,
    0:29:24 that darkness is around me. That’s the second tip is darkness.
    0:29:31 The third tip is temperature. Most people sleep in an ambient bedroom temperature that is too high.
    0:29:37 And you need to aim for a bedroom temperature of about 18, 18 and a half degrees Celsius,
    0:29:44 around about 65 to 68 degrees Fahrenheit, if I’m probably butchering the mathematics there on that.
    0:29:49 But you need to get cool. Now, you couldn’t worth thick socks. You can have a hot water bottle.
    0:29:56 That’s fine. But the ambient needs to be cold because you need to drop your core body temperature
    0:30:00 and your brain temperature by about one degree Celsius to fall asleep and stay asleep.
    0:30:04 And it’s the reason that you will always find it easier to fall asleep in a room that’s too cold
    0:30:13 than too hot. So make your bedroom cold. Make it dark like a cave. The fourth question would be
    0:30:19 sort of what we’ve or fourth suggestion would be walk it out. And we’ve spoken about this,
    0:30:23 the 30 minute rule, you know, get up, do something different or meditate,
    0:30:27 you know, don’t lie in bed awake for too long. Then the final two things we’ve spoken about.
    0:30:32 Well, we spoke about caffeine. We haven’t spoken about alcohol, but let me just say
    0:30:38 as the kind of headline of it. Alcohol is not a sleep aid. Many people use it as a sleep aid.
    0:30:44 It is not your friend. Alcohol, again, is a sedative. So it knocks you out. The second is
    0:30:48 that it fragments your sleep. So you wake up, your sleep is littered with all of these small
    0:30:53 awakenings. Most of them you don’t remember because there’s too brief, but it makes for
    0:30:58 miserable, lousy quality sleep. And the final thing is that alcohol is very good at blocking
    0:31:02 your REM sleep or your dream sleep, which we know is critical for many other functions as well.
    0:31:07 So alcohol is not your friend. That’s the sort of the final tip. Again, you know, just every,
    0:31:12 if you’re with friends, have a glass of red wine, just know, okay, my sleep’s not going
    0:31:17 to be great. Thank you, Matt. Yeah, I’m joking. You know, I’m not. Yeah, I’m
    0:31:22 of course. It’s just, you know, live life too. Of course. I’m not saying that.
    0:31:27 The fourth most replayed moment is a moment from my conversation with the world-leading
    0:31:32 neuroscientist, the man who has scanned more brains than anybody else, Dr. Daniel Amon,
    0:31:37 who is a favourite on the Diary of a CEO. And he tells us very, very clearly how to grow
    0:31:44 a healthier brain. I can change my brain. It’s the most exciting lesson that I’ve learned.
    0:31:53 You’re not stuck. I’m not stuck with the brain I had. You’re not stuck with the brain you have.
    0:32:00 You can make it better. I can prove it. In fact, every day, what I’ve come to believe,
    0:32:06 you’re making your brain better or you’re making it worse by what you’re doing.
    0:32:11 What things make the brain worse? What are the common things that most of us do without
    0:32:18 thinking that make the brain worse? When my daughter Chloe was in second grade,
    0:32:25 I went to her classroom and I wrote 20 things on the board. And I went separate them for me.
    0:32:31 Good for your brain, bad for your brain. Seven year olds. They got 19 out of 20, right? So most
    0:32:41 people know. The only thing they got wrong was orange juice. They put it in the healthy category
    0:32:48 when, in fact, when is it rational to unwrap fruit sugar from its fibre source? Because it turns
    0:32:55 toxic in your body. So I’m not a fan of fruit juice. I’m a fan of fruit, not fruit juice.
    0:32:59 What’s behind about sugar for the brain? It’s pro-inflammatory.
    0:33:04 Which makes you diabetic. But I mean, as it relates to the brain,
    0:33:07 why is orange juice or the ice cream bad for my brain?
    0:33:15 Because it’s ultimately going to give you high blood sugar levels, which erode your blood vessels.
    0:33:22 And you’re going to have lower blood flow to your brain. That’s a bad thing. I mean,
    0:33:30 there’s so many things about it. So it’s addictive. It’s pro-inflammatory. It makes it more likely
    0:33:36 going to have diabetes and obesity. So 72% of Americans are overweight, 42% are obese.
    0:33:47 I’ve published three studies on 35,000 people. As your weight goes up, the actual physical size
    0:33:54 and function of your brain goes down. That should scare the fat off anyone. I used to be chubby.
    0:34:02 But when I figured out that connection, I’m like, oh no. It was that that gave me the motivation
    0:34:12 to drop about 25 pounds. And so sugar is the gateway drug to diabetes and obesity.
    0:34:22 And so not to mention inflammation, which is the cause of depression and dementia.
    0:34:27 So you want to avoid things that cause low blood flow, caffeine, nicotine.
    0:34:31 Caffeine. Caffeine constricts blood flow to the brain.
    0:34:34 And what does that do to my brain? Well, constricts blood flow. So you’re
    0:34:39 going to get less blood flow. And remember, I showed you that progression with age?
    0:34:46 No, you don’t want that. You want to do things that increase blood flow to your brain.
    0:34:50 So exercise, ginkgo. It’s just one of the supplements I’m going to give you.
    0:35:01 Eat foods like beets, oregano, rosemary, cinnamon. They increase blood flow.
    0:35:07 While we’re on blood flow, 40% of 40 year olds have erectile dysfunction.
    0:35:16 70% of 70 year olds have erectile dysfunction. What that means, if you have blood flow problems
    0:35:29 anywhere, it means they’re everywhere. And so I’m like, no. And it means either you’re too sedentary,
    0:35:38 you’re overweight, you’re smoking, or having too much caffeine, or using marijuana.
    0:35:44 Because marijuana lowers blood flow to the brain. And so just in that one of the 11,
    0:35:54 it’s exercise, ginkgo. And for you, not for everybody, but for you, hyperbaric oxygen,
    0:36:01 those three things will make a big difference in blood flow. Ginkgo. Ginkgo. It’s a supplement.
    0:36:04 What does it do? Increases blood flow. To the brain?
    0:36:10 The prettiest brains I’ve ever seen take ginkgo. There’s actually a spec study.
    0:36:19 They gave people 120 milligrams of ginkgo twice a day, significant improvement in blood flow to
    0:36:24 the brain. And so in one of the supplements I’m going to give you, we have ginkgo.
    0:36:32 I’ve taken it every day for the last 20 years, at least. And then this is where the U.S. government
    0:36:41 got an F for the pandemic. Loneliness accelerates dementia and brain problems. And so when they
    0:36:49 isolated us, the whole significant increase in brain problems. So get connected to other people.
    0:36:56 The eye in bright minds is inflammation. So what increases inflammation?
    0:37:03 Low omega-3 fatty acid levels. And we are deficient. 93% of the population is deficient
    0:37:14 in omega-3 fatty acids. 93%. So all of us should be either eating more fish or taking an omega-3
    0:37:22 supplement like fish oil. Gum disease. Like, who knew? Like, I wasn’t really that good at taking
    0:37:29 care of my gums until I started reading the studies. You have gum disease, you have inflammation.
    0:37:32 You’re more likely to get depressed and have dementia.
    0:37:37 The third most replayed moment is a moment from my conversation with Gary Brecker,
    0:37:42 where he lays out how you can become a superhuman, strip the fat off your body,
    0:37:49 and get yourself healthy with free, easy, simple exercises that will cost you nothing at all.
    0:37:55 When I heard the story about Dana White, and I saw he had gone from respectfully being a man
    0:38:00 that had a little bit of weight to having these six pack abs on Instagram. Of course,
    0:38:04 the six pack isn’t the outcome. It’s, as you’ve said, it’s the stuff going on inside him. That’s
    0:38:09 really the transformation. But what can someone who’s just heard that at home, where do they start
    0:38:14 with getting, extending their life by triple and getting the, so, you know, he also started something
    0:38:21 called the superhuman protocol. And superhuman protocol is using magnetism, oxygen, and light,
    0:38:26 right? So the only things that we really get from other nature, the big benefit we get from other
    0:38:31 nature is we get magnetism from the earth, we get oxygen from the air, we get light from the sun.
    0:38:36 The truth is, most of us are not contacting the surface of the earth that much anymore.
    0:38:43 So he bought $150,000 worth of equipment, a PMF mat, an oxygen, what’s called a hypermax oxygen,
    0:38:49 to do exercise with oxygen therapy, and a red light therapy bed. And I had him use that equipment
    0:38:53 every single day, seven days a week. But if your listeners want to do it for free,
    0:38:59 you can take off your shoes and contact the surface of the earth. And I’m talking about bare feet
    0:39:05 on soil, dirt, grass, sand, because earthing and grounding is a very real thing. We actually
    0:39:10 discharge into the earth, we actually human beings build up a charge. Do you know that pH,
    0:39:16 the acid alkaline scale, pH stands for potential hydrogen, it’s a charge, it’s a complete fallacy
    0:39:20 that you can get alkaline by drinking alkaline water, that’s the biggest marketing myth ever sold
    0:39:25 to the public. But you can get alkaline by contacting the surface of the earth. So if you
    0:39:29 don’t have $150,000, which I don’t expect anybody listening to this podcast to spend $150,000,
    0:39:37 but he did, I said you need a PMF mat so you can be alkaline, you need to spend 10 minutes a day
    0:39:43 breathing 95% O2 under mild exercise, and you need to lay in a red light therapy bed. So
    0:39:49 in the absence of the superhuman protocol, you can become superhuman by contacting the earth,
    0:39:54 and by learning to do breathwork. Let’s talk about breathwork. I spend eight minutes every day
    0:39:59 doing a very specific series of breathwork. People do not realize the power of something that is
    0:40:05 so accessible, so free, and so easy to do, right? They want things to be more complicated,
    0:40:11 but it’s not. And when I said the presence of oxygen is the absence of disease, it’s absolutely
    0:40:16 true. Remember that every elevated emotional state that a human being can experience actually has,
    0:40:22 in its molecular structure, oxygen is a component of that emotion. So if you look at the difference
    0:40:29 between passion, elation, joy, arousal, libido, and anger, for example, it’s usually only one
    0:40:34 neurotransmitter and the presence of oxygen. The reason why no human being has ever woken up
    0:40:38 laughing is because you don’t have the oxidative state to experience laughter right out of deep
    0:40:44 sleep. But can you wake up angry? Yes, because anger doesn’t require oxygen. So every morning
    0:40:49 contact the surface of the earth and then spend eight minutes doing, I do a Wim Hof style breathwork,
    0:40:54 I give credit where credits do he’s the father of breathwork as far as I’m concerned. So I do
    0:41:02 three rounds of 30 deep breaths, like obnoxiously deep breaths. And I start by trying to take my
    0:41:06 belly button and pull my belly button out towards the wall. Imagine there’s a string pulling your
    0:41:12 belly button towards the wall. And then you, you fill from the lobes of the lung to the apex of the
    0:41:24 lung. And then you exhale and just relax. God knows what they think we’re doing out there.
    0:41:28 Right outside this podcast, they’re like a bunch of freak. I knew it was a cult.
    0:41:35 I knew he was a cult leader. But so you do three rounds of 30 breaths on the 30th breath,
    0:41:40 you exhale and you hold, allow the carbohydrate receptor to reset. When you don’t feel you can
    0:41:46 hold any more, you take a deep breath in, you hold again, and you let it out slow.
    0:41:52 And you start again, I would suggest that you start with three rounds of five breaths,
    0:41:58 then work to 10, 15, 20, 25 and 30. If you get lightheaded, this is a good sign that the oxygen
    0:42:03 tension is changing in your brain. If your fingers and toes get tingly, this is a good sign that
    0:42:08 you’re changing the oxygen tension. If you feel some kind of heat, temperature change in your neck,
    0:42:12 these are all great signs. You will get to the point where you can actually hold your breath
    0:42:18 for two or three minutes, sometimes four minutes between rounds of breath work. And then the last
    0:42:23 thing is to expose yourself to natural sunlight. First thing in the morning, the first 45 minutes
    0:42:27 of the day, God gives us a very, very special type of light. It’s called first light. There’s no UVA,
    0:42:33 there’s no UVB rays in this light, so that it’s not the damaging rays from the sun. It still
    0:42:39 generates vitamin D3. It has a positive effect on cortisol, on vitamin D3. First light is the best
    0:42:44 way to reset your circadian rhythm. So by contacting the surface of the earth, doing breath work and
    0:42:49 getting first light, you can get to the same place that Dana White did with 150 grand in equipment.
    0:42:54 What about oxygen masks? Because I’ll be honest, when I read about the Dana story,
    0:42:59 I went on Amazon soon after and I was like, “I’m just going to buy an oxygen canister. Good idea,
    0:43:05 bad idea.” So what you want to do is you get an oxygen concentrator, which takes 21% oxygen from,
    0:43:11 which is the concentration at sea level. It turns it into 95% O2 and it fills this bag.
    0:43:15 And it can refill this bag over and over and over again. I use one called the HyperMax.
    0:43:21 You can see it on my Instagram. And you plug it in, you turn it on, it fills this bag,
    0:43:27 and then you go in, you put an oxygen mask on, and you exercise for 10 minutes, only 10 minutes.
    0:43:33 Cycle for 30 seconds, cycle for 30 minutes, sprint for 30 seconds, cycle three minutes,
    0:43:37 sprint 30 seconds, and you’re done. And what this does is it raises something called the partial
    0:43:42 pressure, the storage of oxygen in your blood. The only two-time Nobel laureate prize winner in
    0:43:47 medicine, Dr. Otto Warburg, won both of his Nobel prizes for his work in exercise with oxygen
    0:43:54 therapy. You want to be a superhuman, do mild exercise every day while breathing 95% O2.
    0:43:58 It’s important that you’re exercising. And then after that, you move into a red light therapy
    0:44:04 bed, photobiomodulation. So if you don’t have access to a HyperMax oxygen machine,
    0:44:08 just do the breath work, get the breath in, exchange the oxygen tension in the tissues,
    0:44:12 and expose yourself to first light. What about cold with a plunger?
    0:44:16 So I’m a huge fan of cold water plunging, but probably not for the reasons why you think.
    0:44:22 I also sit on the board of the NFL Alumni Association of Athletica as a health service
    0:44:27 director. There was a time when we used to think that putting athletes in cold water after exercise
    0:44:32 was good because of its anti-inflammatory effects. We know now that that’s only about 15% of the
    0:44:36 benefit. The majority of the benefit comes from something called a cold shock protein.
    0:44:41 If you really want to be fascinated, Google cold shock proteins. These are reserve proteins that
    0:44:45 are in your liver. They’re dumped into the bloodstream in an effort to save your life when
    0:44:49 you put yourself in cold water. They scour the body of free radical oxidation. They increase
    0:44:54 the rate of protein synthesis, muscle repair. They are free. You get them when you put yourself
    0:44:59 in cold water. I don’t know what the Celsius conversion is, but I use 50 degrees for three
    0:45:06 minutes minimum, six minutes maximum. Cold. Yes. It’s actually not that cold. I see people
    0:45:11 getting in 37, 38 degree water. There’s no evidence that I’ve read that shows that colder is better.
    0:45:15 You get a peripheral vasoconstriction, so it forces all the oxygen into the core and up to
    0:45:21 the brain. You get an activation of something called brown fat. Thermogenesis comes from
    0:45:26 brown fat. For the women that are listening, for some reason I seem to ensnare the women when I
    0:45:32 say this, remember that the definition of a calorie is a measure of heat. The definition
    0:45:36 of a calorie is the amount of energy it takes to raise one cubic centimeter of water, one degree
    0:45:42 centigrade. If a calorie is a measure of heat, then this means that when heat’s leaving your body,
    0:45:49 calories are leaving your body. There is nothing, nothing, no amount of exercise hits cardio, no
    0:45:55 type of cardiovascular or weight training that comes anywhere close to immersing yourself in cold
    0:46:01 water in terms of what will strip fat off your body fast. If you want to strip fat off your body,
    0:46:07 get in cold water three to six minutes a day. That’s fascinating. Because the oxygen rushes
    0:46:11 to my head, that’s why it has a really profound impact on mood. That’s why it has a very profound
    0:46:14 impact on mood. Because if you think about it, what’s the reason why we need deep sleep? What
    0:46:19 happens in deep sleep that’s so special? There’s a secondary oxygen transfer. We transfer oxygen
    0:46:23 from the periphery, from the extremities, to the brain. Remember, the brain’s a non-metabolic
    0:46:27 organ. So in other words, it’s unlike a muscle. If I pick up a weight and start to work out my
    0:46:33 muscle, my arm, my body will send more blood, more amino acids, more oxygen to that muscle because
    0:46:37 it’s working. Well, if I’m sitting at my computer and I’m watching the reruns of the Simpsons,
    0:46:42 or I’m sitting at my computer and I’m solving the most complex joint venture agreement,
    0:46:48 partnership agreement with all kinds of mathematical equations, my brain gets the same amount of
    0:46:52 nutrients, same amount of blood flow, same amount of oxygen. So it eats the same meal,
    0:46:57 whether or not it’s in a dead sprint or whether or not it’s just chilling on the couch, except
    0:47:03 in deep sleep and when you’re in cold water because it’s forcing the oxygen up to the brain.
    0:47:11 The second most replayed moment is a moment from my conversation with Dr. Tim Specter,
    0:47:16 a favourite on the Diary of a CEO. And here he talks about health more holistically
    0:47:21 and some of the biggest myths that most of us believe that are currently standing in our way.
    0:47:25 We’ve got a fitness group amongst some of my friends. It’s about 10 of us in it.
    0:47:29 And we’ve been tracking how often we work out and how frequently we work out and the
    0:47:33 workouts that we do. And one of the things I have to say is pretty much no one in the group
    0:47:39 has lost any weight. We’ve been doing this for a year. And that kind of bucks what you would
    0:47:43 think. So the only time that I lost weight was actually when I went on the keto diet. I went
    0:47:49 from 14 stone eight to 13 stone eight and roughly in several weeks. But exercise and exercising for
    0:47:53 almost religiously for the last two and a half years doesn’t really seem to impact my weight at
    0:48:00 all in a, you know, in the way that the fitness experts might tell me on Instagram, what’s your
    0:48:06 stance on the rollbacks as I play plays in weight loss. Has very little role in weight loss. All
    0:48:16 the studies, long-term studies show it doesn’t help weight loss. And it’s been grossly exaggerated
    0:48:20 as an easy fix for our obesity problem. Exercise doesn’t help weight loss. No.
    0:48:28 All the studies show that the only caveat to that is if you have changed your diet, improved your
    0:48:35 diet and you’ve lost some weight at maintaining some exercise does help prevent it going back up again.
    0:48:41 But as on its own, if you don’t change your diet, it’s of no use. And that’s
    0:48:46 well known now by all the obesity experts and all the studies.
    0:48:52 This shouldn’t make us fat. Is that the culprit? Is that one of the main things that’s contributing to?
    0:49:03 No, again, that’s reductionism. But the reason exercise doesn’t work. It’s important to realize
    0:49:09 this is because we all know this, that you go for a walk, build up hunger before a meal. That’s
    0:49:15 what your parents told you. And everything about exercise is after it, your body slows down,
    0:49:24 your metabolism slows down, and it tries to regain the energy that you’ve lost. That’s just our
    0:49:33 evolution. And so that’s why it’s great for your health. I exercise. Fantastic for your mood.
    0:49:37 It’s great for your heart, anti-cancer, all kinds of things. We should all do it.
    0:49:43 But absolutely not if your goal is weight loss. You have to do something about changing your diet.
    0:49:51 And I think that’s a huge myth, particularly perpetuated by gyms and fitness apps and everything
    0:49:57 else. And it is complete nonsense. I read that when you looked at studies over 30 years and you
    0:50:01 looked at how many studies had been done on the relationship of exercise and weight versus
    0:50:08 things like sugar and weight, there was 12 times more studies done on the relationship of exercise
    0:50:16 and weight versus sugar and weight. And why is that? Why is the less research done on the latter?
    0:50:23 I think that’s the influence of governments and the food companies and the drink companies.
    0:50:34 So a lot of the exercise research done in the last 20 years was sponsored by large corporations
    0:50:43 who wanted to make this link between exercise and weight loss so that they could continue to sell
    0:50:51 sugary ultra-processed foods and drinks and just say it’s childhood obesity because we don’t have
    0:50:58 playgrounds and we don’t encourage this. And that’s why the Cokes and the Pepsi’s are always there at
    0:51:06 the sponsoring Olympic events and associating themselves with sport. And they gave hundreds
    0:51:13 of millions to various physiology departments, sports departments, nutrition departments to do
    0:51:19 research in this area. Basically, it was really hard to get anyone to do research into how sugary
    0:51:28 drinks make you gain weight or cause problems because the amount of money for nutrition has
    0:51:35 been abysmally poor from governments. And that’s why only the first ever study of ultra-processed
    0:51:42 food in a controlled trial was only about three years ago. And it’s been around for 30, 40 years.
    0:51:49 So such is the power of that lobby that it doesn’t necessarily distort the research in a sort of
    0:51:55 evil way, but they point it to make sure that the researchers are working in an area that they want
    0:52:00 people to work in and distracting them, keeping away from talking about
    0:52:05 sugars or even artificial sweeteners, which in my view are nearly as bad because they’re sort of
    0:52:15 hidden and deflecting us from the idea that yes, giving kids sugary drinks or even
    0:52:19 artificial sweet drinks is going to be bad for them and cause obesity.
    0:52:26 Wait, so I’ve cut out sugary drinks about a year ago. I still have the same brands,
    0:52:31 but I have the no-sugar version. Oh, dear. Oh, shit. What do you mean, oh, dear?
    0:52:41 Well, all the summary of the trials shows that if you take young adults and kids and they would
    0:52:46 say on two cans of full-sugar sodas and you change them to a diet version,
    0:52:55 there’s no real difference in weight or metabolic changes in their blood.
    0:53:01 You will go to the dentist less, so you don’t get as many fillings,
    0:53:08 but yet you should be gaining 300 calories if you were doing two cans a day,
    0:53:14 so it doesn’t work out as it should do, and that’s because of the extra, these chemicals are not
    0:53:22 inert, so the sweeteners, in kids, they change their brains to give them, they want more sweetness
    0:53:29 in their food, so it could reflect your wish for your late-night milk chocolate, who knows,
    0:53:36 and it makes it very difficult for trained kids to have more bitter foods or sour foods if they’ve
    0:53:42 got these artificial sweeteners in their diet all the time, but they’ve now shown that all these
    0:53:49 sweeteners actually affect your gut microbes, so even stevia, these so-called healthy ones,
    0:53:55 have an effect on your gut microbes and they’re not inert, so we know that saccharin and sucralose
    0:54:03 also cause spikes in your blood sugar, and I did it, you know, have a trace, they’re not supposed
    0:54:08 to, but they actually do things they’re not supposed to, so we know very little about these
    0:54:15 products, and my view is that they are harmful, probably not as bad as having the sugar, but
    0:54:22 they are absolutely not a health drink, and we should be encouraging people to have, you know,
    0:54:30 teas and kombucha’s and more bitter tasting, interesting flavours and foods than just this
    0:54:36 ultra-sweet chemical concoctions. Is this sugar conglomerate that have been funding
    0:54:40 much of the research that points towards some of the things you were talking about there?
    0:54:46 That’s also the conglomerate that wants us to believe the calories in, calories out approach,
    0:54:52 because if I just view all foods as kind of equal and on this sort of calorie number,
    0:54:57 then I can drink some of the sugary fizzy drinks and some of the processed foods,
    0:55:01 as long as I keep it within that sort of calorie deficit, I’ll be fine, and so are they,
    0:55:07 is that sugar conglomerate, is the processed food conglomerate for the calorie model?
    0:55:09 Absolutely. They need that, right?
    0:55:15 They absolutely, it’s vital, you know, zero calories or one calorie, you know, on the can,
    0:55:20 that’s what you see, and, you know, you’re fooling people into thinking this is a healthy drink,
    0:55:26 and, oh, you know, if I used to have full cocoa Pepsi, and now I’m having the diet version,
    0:55:31 I’m getting 300 calories less a day, I should lose weight. It’s exactly what they’ve been doing,
    0:55:40 and they’re also desperate to show that artificial sweeteners are really healthy, and they come down
    0:55:44 on anyone who tries to say that they’re, you know, could be in any way dangerous.
    0:55:49 And yet they’re not obliged to test them. So none of the chemicals added
    0:55:55 really go through rigorous testing on how they affect our gut microbes, and this is,
    0:55:58 this, you know, their testing mechanisms haven’t changed in 50 years.
    0:56:06 And here is the single most replayed moment as it relates to health on the diet of a CEO of 2023.
    0:56:10 So the first thing I came up against, because this was around the time of the financial crisis,
    0:56:18 was the lack of understanding of the brain-body connection. So these high-performing executives
    0:56:24 were kind of acting like their body was just the vehicle that was moving their brain around
    0:56:33 from meeting to meeting, and both disrespecting their physical health, but also not understanding
    0:56:38 that what they were actually really being paid for was to use their brain, and they weren’t creating
    0:56:43 the best conditions for that brain to operate in. And I’m talking about really basic things
    0:56:49 like sleep and a good diet and hydration, and not being sedentary, managing your stress, etc.
    0:56:57 So, you know, this tiny organ, if it’s not in an environment that is giving it the best chance of
    0:57:03 doing its job, it’s not going to, and a crack’s going to appear somewhere. And the first time I
    0:57:11 really kind of had a big confrontation with the bank was when people were dropping dead on the
    0:57:18 trading floor of heart attacks, and they asked me to work more in my capacity as a former medical
    0:57:23 doctor to help with physical stuff. And I said, “I can’t do that if we don’t address the mental
    0:57:29 and emotional piece, because that’s what’s causing this.” And they just could not get that.
    0:57:34 What did you want to do with those people in a specific and practical sense? If you could have,
    0:57:39 you know, been in charge of preventing them from dropping dead on the trading floor,
    0:57:45 where would you have started? The understanding that stress, so everything that you’re experiencing
    0:57:51 mentally and emotionally that’s challenging, and things like a lot of travel, which is challenging
    0:57:56 for your body, that that raises levels of the hormone cortisol, which comes from your adrenal
    0:58:04 glands. And that cortisol courses around your blood through your entire body and brain. And the
    0:58:10 brain has receptors for understanding what’s going on in terms of threat to your survival.
    0:58:16 So in a 24-hour cycle, depending on your age and your gender, there’s a normal range for cortisol,
    0:58:21 so it can go up and down like this. You know, if something challenging happens, we need to adapt
    0:58:27 and rise to meet that challenge. But when that level is above the top range all the time, these
    0:58:32 receptors in your brain basically think that there’s an imminent threat to your survival.
    0:58:39 So there’s this whole cascade of hormones, and basically cortisol causes inflammation in the
    0:58:45 body. So inflammation of your vascular system, inflammation around your heart, and everything
    0:58:50 else, GART and other things. But particularly around that time, we were seeing a lot of heart
    0:58:56 attacks caused by stress. This was in the absence of high blood pressure, high cholesterol, smoking.
    0:59:03 It was all stress. Once upon a time, I googled, because I had a thesis, I googled, is stress
    0:59:11 contagious? And it came up and it said it was contagious. Is it contagious? In what circumstances
    0:59:16 do we need to be aware of that contagion? And more importantly, how and why is it contagious?
    0:59:19 Okay, I will tell you the answer to that, but I’m going to ask you a question first.
    0:59:25 Have you ever walked into a room with someone? And by the time you’ve left that meeting with them,
    0:59:32 you just feel so drained. Okay, so you know the feeling. So I’ll tell you how it works physiologically.
    0:59:38 I’m going to start with something else to like build you up to this story. So did you know
    0:59:44 that women who live together or work closely together will synchronize their menstrual periods
    0:59:49 within two or three months? So whenever I want to explain something that’s complex, or I don’t
    0:59:56 actually know the current neuroscience, I always take it back to what happened in ancient times.
    1:00:03 So when we were living in the cave, the men hunted and gathered and lived quite nomadically.
    1:00:10 So sometimes they would go away for months at a time. And in those days, the most fundamental
    1:00:14 important thing for the survival of the human species was that the alpha male must pass on his
    1:00:20 genes. So if he was going to be away for months, and he couldn’t, you know, there weren’t men
    1:00:25 there to defend the women from predators, maybe there was going to be a spell of the ice age and
    1:00:33 they would all freeze to death or they wouldn’t have food. He needed to make sure that at least
    1:00:39 five women were impregnated with his sperm at the same time. So that if there was a food shortage,
    1:00:44 or there was like still birth or miscarriage or whatever, at least one out of five would survive.
    1:00:50 So to be able to do that, they had to be fertile at the same time. So that’s why that mechanism
    1:00:58 exists. Now we don’t need that mechanism now, but it’s still wired into the way that we operate.
    1:01:05 So those sex steroid hormones like estrogen and progesterone, they leak out of our sweat about
    1:01:08 this far around us. And that’s why if you’re living with another woman, or if you know you’re
    1:01:17 sitting across the desk every day, then particles of hormone from my sweat would go through the skin
    1:01:21 of the other woman. If she’s within what distance? I mean, it’s not, you wouldn’t have to be sitting
    1:01:25 next to each other. If you live together then that means you’re interacting enough that it would
    1:01:31 happen. Okay. So not if you work together? If you work together and you sit right next to
    1:01:36 each other every day, then it does happen too. So, you know, in a small office that’s got like
    1:01:42 six girls in it, that the menstrual synchronization will happen. Interestingly, it’s led by the alpha
    1:01:49 female. So, yeah. So you can work out if you don’t know already who the alpha female is. Well,
    1:01:53 if you know, basically, let’s say my cycles don’t change and everyone says, oh, I got my period
    1:01:58 early or I haven’t had my period yet, but now it’s started, then that would mean that probably I was
    1:02:04 the alpha female. How does the body know who the alpha female is? That will be to do with levels
    1:02:09 of testosterone. Why did the body, why does that matter who the alpha female is? Why does it matter
    1:02:15 that they sync up with her? I don’t know if it really matters. I think it’s just a case of physiology.
    1:02:23 So it’s a little bit like in the troops of gorillas, the stress levels of the silver
    1:02:29 bat gorilla affect the other gorillas more than gorillas who are peers to each other.
    1:02:34 So there is, we have a natural hierarchy and it must be related to survival as well.
    1:02:41 So she was probably the person who the alpha male was going to impregnate first?
    1:02:45 Probably. So everyone needs to kind of fall in line because when she starts having sex,
    1:02:50 they need to be ready. Yeah. Okay. And also it’ll probably be to do with things like, you know,
    1:02:54 survival genes. So it’ll be the people with the hardiest genes because that’s what you
    1:03:00 want to pass on as well. Okay, makes sense. Most resilient. Okay. Okay, so where were we?
    1:03:04 Stress and contagion. All the hormones in the menstrual cycle. So basically cortisol is a
    1:03:10 hormone that works in that same way. So cortisol is the main stress hormone. And this one doesn’t
    1:03:14 matter if you’re male or female, but it does matter where you are in the hierarchy of the
    1:03:21 organization, as I just mentioned. So usually in that conversation that I mentioned to you,
    1:03:24 where you go into a room and you just feel completely drained afterwards,
    1:03:29 usually the person that comes out feeling drained is less senior than the person that’s had that
    1:03:36 effect on them. And that’s why this is so crucial to leadership. Because your stress levels as a
    1:03:43 leader, as a CEO are going to have more impact on everybody else than the rest of the people put
    1:03:49 together basically. So managing your stress is obviously important for you. But it’s important
    1:03:57 in terms of what happens to other people. And the first issue I came up against was CEOs and CFOs
    1:04:03 that said, well, I won’t show them that I’m stressed. I won’t tell them what’s happening with
    1:04:08 the numbers. I won’t display emotions in front of them. And I said, they’re still going to know
    1:04:13 physiologically. It’s going to impact them. So now you really have to do something about it.
    1:04:22 And the other thing about cortisol, which is quite funny, well, one of the side effects is
    1:04:29 quite funny is that as a survival mechanism, it will help you to store fat around your abdomen.
    1:04:35 So, again, in the cave, if you were potentially going to not find food for a month,
    1:04:39 then if you had extra fat around your abdomen, you could digest that and survive till you could
    1:04:45 find food. So with my clients in financial services, it got to a point where as soon as
    1:04:49 I walked into the room, they just lift their t-shirt up and say, now you know how I’ve been
    1:04:55 in the last month. So stress causes belly fat? Belly fat that’s really hard to shift. So again,
    1:04:59 what I would see with people is that they would say, oh, I’ve put on a bit of weight around
    1:05:02 the middle, you know, had to loosen the belt a bit. So I’ve started eating less. I’ve started
    1:05:07 like exercising more and I still can’t shift it. And again, that’s when I would explain this is
    1:05:12 the impact of cortisol. As long as you’re still leaking out extra cortisol, nothing’s going to
    1:05:20 change. So, and like I said, even exercising more or eating better, less or differently,
    1:05:25 whatever it is, wouldn’t shift that fat. You had to get to the root cause. You had to reduce the
    1:05:31 cortisol. For any of you that are still here, I have a bonus moment for you. I often get asked
    1:05:36 what is my favorite episode of the Diary of a CEO of all time. And I often try and avoid that
    1:05:39 question because I don’t want to pick one particular episode. It’s kind of like picking
    1:05:44 your children. However, because you’ve gotten here, I’m going to reveal it to you and I’m going to
    1:05:50 play you a moment from that conversation. My favorite ever episode on the Diary of a CEO of all time
    1:06:03 is episode 101. And it just so happens to be the most shared episode we’ve ever had of all time
    1:06:08 on WhatsApp. And I know that sounds a little bit obscure, but the interesting thing about WhatsApp
    1:06:13 is it’s one to one typically. So it’s typically one friend sending it to a family member or to a
    1:06:19 friend or something like that. And for it to be the most transferred between one person and another,
    1:06:25 I think is telling about the value of that conversation. Here is one of the most important
    1:06:33 moments from my favorite episode on the Diary of a CEO of all time. To understand what happiness is,
    1:06:36 you have to understand the cause of it. Yes. And you write about that extensively and solve for
    1:06:40 happiness. So what is the cause of unhappiness as you see it, especially if you’re building
    1:06:46 sort of machine learning applications that are going to solve, make people arrive at
    1:06:51 contentment or happiness in a personalized way, we must be able to know what’s causing this lack
    1:06:56 of happiness. Allow me a bit of time to explain it because it’s simple when we get it, but it’s
    1:07:02 not simple to get to it. So happiness is very predictable. If you look back at any point in
    1:07:07 your life where you ever felt happy, there is one commonality across all of those moments that can
    1:07:15 actually be documented in a mathematical equation. You’ve never felt happy because of a specific
    1:07:22 event in your life. Take, for example, rain. Rain doesn’t make you happy or unhappy. There is no
    1:07:27 inherent value of happiness in rain. Rain makes you happy when you want to alter your plants,
    1:07:34 and it makes you unhappy when you want to sunbathe. And so it’s not just the event rain. It’s the
    1:07:40 comparison between the event and an expectation in your mind of how life should be. If you’re
    1:07:46 worried about your plants, then life should be generous to me and get me rain so I can water
    1:07:50 the plants. And if life does that, then life meets your expectations and you’re happy.
    1:07:57 And so happiness in that sense becomes equal to or greater than, so it’s really mathematics,
    1:08:02 that your perception of the events of your life minus your expectations of how life should be.
    1:08:08 And apply that to anything. Apply that to anything. So my favorite example is nature.
    1:08:14 We’re all happy in nature. Why are we all happy in nature? I mean, you go out there and there are
    1:08:21 ants and there are flies and trees are crooked and there are shrubs everywhere and bushes and it’s
    1:08:30 just really not that hedged and organized. But that’s what we expect. So nature’s chaos is what
    1:08:36 we expect nature to be. And so we feel happy. Nobody ever sits in front of the ocean and says,
    1:08:42 “I like the view, but please mute the sound.” You just take it. It’s the monotonous sound and the
    1:08:51 view and the wind and the sun and the whole experience. And because of that, happiness becomes
    1:09:00 very different than what was defined to us. What was defined to us is that happiness is found in
    1:09:08 gathering at the pub or a party or an activity or some kind of pleasure or fun or elation or
    1:09:14 whatever that is. That’s not at all true. I call these the state of escape. Happiness as per the
    1:09:20 definition of the happiness equation is events equal to or beating expectations, life going my way.
    1:09:26 And so, basically, happiness is that calm and peacefulness you feel when you’re okay with life
    1:09:32 as it is. It doesn’t really matter what life is. What matters is that you can be okay with it.
    1:09:41 So you take any example. If your boss is annoying and your expectation is, yeah,
    1:09:45 bosses are annoying. This is what life is about. They become bosses because they’re annoying.
    1:09:51 And so if that’s your expectation, you’re going to look at it and go like, “Yeah,
    1:09:57 I need to learn the skill of managing annoying bosses.” And if that’s the case, then you’re not
    1:10:03 going to be upset about it. Similarly, anything else, if you look at it, then it’s not just the
    1:10:10 event. It’s your perception of the event. So you have something to influence. It’s not just the
    1:10:17 event. Your partner might say something hurtful on Friday at 4pm. That’s the event. My partner said
    1:10:23 something hurtful. At Sunday morning, you tell yourself, “He or she doesn’t love me anymore.”
    1:10:27 Okay? That’s your perception of the event. That’s not actually the event. The event is
    1:10:33 something hurtful was said. But your perception of the event is your work. It’s your brain adding
    1:10:39 color to it. And then you compare that to your expectations. You compared my bosses annoying
    1:10:44 to my boss shouldn’t be annoying. Where did you get that from? So we blur the happiness equation.
    1:10:51 We break the happiness equation because of what I call the six and seven. Six grand illusions and
    1:11:01 seven blind spots, which are the six grand illusions are basically call them pathways that the modern
    1:11:07 world teaches us to navigate the modern world that our illusions are not true. Take, for example,
    1:11:13 control. Everyone knows that to succeed in the modern world, you have to learn to control
    1:11:19 certain events. So you start to believe that the way to succeed in life is to control everything.
    1:11:24 But the truth is, even if you go down to the basics of physics, that we never are in control.
    1:11:32 That the absolute design of nature itself, of the universe itself is entropy and chaos, right?
    1:11:38 That’s the actual design. And so if you try to control it, you’re bound to be disappointed. A lot
    1:11:43 of events are going to miss your expectations. Okay? And yes, I’m not saying don’t control anything
    1:11:48 at all, but start to understand that you’re going to be selective because you have a finite amount
    1:11:55 of effort. And by the way, even if you’re selective and you try to control everything, sometimes things
    1:12:00 will fall out of control. Okay? And that should be your expectation. Once you get that right,
    1:12:06 that was one, that was my biggest illusion. Okay? I’m a mathematician. I’m a software developer.
    1:12:13 I am a physicist. I am an engineer. And I’m a senior executive that doesn’t get worse than that.
    1:12:18 Okay? I’m like the worst, absolute the worst. I used to give my wonderful wife, I swear to you,
    1:12:23 Steven, don’t judge me. I used to give her a spreadsheet that would tell her when to wash
    1:12:29 the colors and when to wash the whites based on our average consumption and as a family to save
    1:12:35 the environment. And poor Nibel would actually smile at me and say, sure, baby, I will use this.
    1:12:42 Of course, and ignores the hell out of me because that’s how crazy you can be when it comes to
    1:12:46 control. Now, these are the illusions. If you live your life through the illusion of control,
    1:12:51 good luck finding happiness. So six grand illusions, the illusion of, of thought,
    1:12:57 the illusion of the illusion of self, the illusion of knowledge, the illusion of time, control and
    1:13:04 fear. Okay? Now, that’s one side and that disrupts your, your entire view of what to expect from
    1:13:10 life because you’re expecting life to behave through a length of a lens of an illusion.
    1:13:15 The other side of it is what I call seven blind spots. Okay? And the seven blind spots are not
    1:13:21 really defects in your brain. As a matter of fact, they are the very design of your brain.
    1:13:27 Okay? Your brain is designed to tell you what’s wrong. Okay? It’s not designed to, you know,
    1:13:34 if a tiger shows up right here now, my brain has no use whatsoever in telling me, oh my god,
    1:13:38 look how majestic that animal is. Right? Yeah, it’s a beautiful animal, but my brain will say,
    1:13:44 we’re going to die. Okay? And we’re going to die is the idea that basically makes our,
    1:13:52 our brain constantly look for what’s wrong, blur the events of life. You ask a mother and,
    1:13:58 and she will say, oh my daughter’s been sick all winter. No, she just had two episodes of flu,
    1:14:05 three days each, but to the, to the caring heart of a mother that needs to be exaggerated to the
    1:14:10 exaggeration is one of the blind spots. Your, your brain is trying to get you to take action.
    1:14:15 So it pushes you. It pushes you by exaggerating the event a little bit so that you jump in and
    1:14:20 take action. And accordingly, the event you’re comparing to, you’re comparing the wrong event
    1:14:23 to the wrong expectation and the happiness equation falls apart.
    1:14:30 Do you need a podcast to listen to next? We’ve discovered that people who liked this episode
    1:14:35 also tend to absolutely love another recent episode we’ve done. So I’ve linked that episode
    1:14:47 in the description below. I know you’ll enjoy it.
    1:14:49 (upbeat music)
    Đây là câu hỏi quan trọng nhất. Mọi người thường hỏi tôi câu hỏi này. Họ nói: “Steve, tập podcast Diary of a CEO nào là tập mà bạn yêu thích nhất?” Và tôi nghĩ câu hỏi quan trọng hơn thực sự là tập nào trong Diary of a CEO là tập yêu thích nhất trong mọi thời đại? Vì vậy, tôi đã ra ngoài để cố gắng trả lời câu hỏi đó. Tập nào là tập yêu thích của bạn? Khoảnh khắc nào là khoảnh khắc bạn yêu thích nhất trên podcast này từ trước tới nay? Bằng cách sử dụng một nhà khoa học dữ liệu và một đội ngũ lớn các nhà phân tích, chúng tôi đã tìm ra những khoảnh khắc được phát lại nhiều nhất trong hàng trăm tập mà chúng tôi đã sản xuất trong năm nay để giới thiệu với bạn hôm nay. Đây là những khoảnh khắc mà bạn đã phát lại và chia sẻ nhiều hơn bất kỳ khoảnh khắc nào khác trên podcast này. Về lý thuyết, đây nên là tập Diary of a CEO có giá trị nhất mà bạn từng nghe. Bởi vì đây là một tập hợp các khoảnh khắc có giá trị nhất mà chúng tôi từng có trong chương trình này vào năm 2023. Khoảnh khắc được phát lại nhiều thứ bảy là cuộc trò chuyện của tôi với Giles Yeo, nơi mà anh ấy đã đối mặt với một số những huyền thoại lớn nhất về sức khỏe, cân nặng và béo phì. Và anh ấy đã trả lời câu hỏi: “Chúng ta có phải tăng cân khi lớn tuổi không? Có phải do di truyền không? Có những cách dễ dàng nào để quản lý cân nặng của mình?” Sau khi tôi đọc trong cuốn sách của bạn về việc chúng ta tăng cân nhiều hơn khi lớn tuổi, tôi đã tìm kiếm trên Google. Và Cơ quan Nghiên cứu và Chất lượng Y tế cho biết rằng chúng ta tự nhiên có xu hướng tăng cân khi lớn tuổi với mức trung bình từ 1 đến 2 pound mỗi năm, theo đánh giá của họ. Và đó là từ Cơ quan Nghiên cứu và Chất lượng Y tế, điều mà tôi thấy khá sốc. Nhưng hoàn toàn chính xác. Vì vậy mà con số mà chúng tôi có là, vâng, tôi nghĩ điều đó là đúng. Vì vậy, trong khoảng từ 20 đến 50 tuổi, trong 30 năm đó, người bình thường, trung bình, sẽ tăng khoảng 15 kg, tức là 32 pound. Vâng, từ 1 đến 2 pound mỗi năm. Trung bình, 15 kg cân nặng sẽ tăng trong 30 năm. Một số người tăng rất ít, trong khi những người khác tăng rất nhiều. Chúng ta nhìn vào bản thân mình trong gương. Tôi nhìn chính mình trong gương. Nhưng điều đó là đúng. Tôi không muốn trở thành người như vậy. Bạn ạ, tôi không biết bạn có bao nhiêu sự lựa chọn. Tôi có thể làm gì để cố gắng duy trì? Bởi vì với tôi, không thực sự chỉ là vấn đề cân nặng hay bạn nhìn như thế nào. Nó giống như, tôi không biết phải nói thế nào. Gần đây có một bộ cầu thang rất lớn. Bộ cầu thang thực sự rất dài dẫn xuống hồ này. Tôi đã ở Indonesia vài tháng trước. Và tôi nhớ đã nghĩ về những bậc cầu thang đó và nghĩ, Chúa ơi, nếu tôi không, bạn biết đấy, khỏe mạnh và mạnh mẽ và không có đầu gối tốt và những thứ như vậy, thì không đời nào tôi có thể đi xuống bộ cầu thang dài uốn lượn được đẽo tay của Indonesia này để tôi có thể tham gia vào chuyến đi thuyền mà tôi dự định tham gia. Và tôi chỉ suy nghĩ về điều đó, thật kỳ lạ. Tôi biết đây có vẻ là một câu chuyện kỳ lạ để nói, nhưng nó đã hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi đến cuối bộ cầu thang và quay sang người tôi đi cùng và thực sự nói, bạn biết không, đó là lý do tại sao tôi phải giữ dáng lâu nhất có thể. Bởi vì tôi muốn tham gia những chuyến đi thuyền này và tôi muốn tham gia vào hoạt động chèo thuyền này, nhưng tôi sẽ thậm chí không thể tiếp cận nó trừ khi tôi có thể đi lên và xuống những bậc cầu thang đó, gần 200 mét bậc cầu thang xuống mỏm đá này.
    Vì vậy, đó là điều tôi quan tâm. Tôi quan tâm đến việc được hoạt động và mạnh mẽ và khỏe mạnh lâu nhất có thể. Và từ những gì bạn đã nói về trọng lực và trọng lượng, việc thừa cân sẽ cản trở khả năng tôi có thể đi lên và xuống những bậc cầu thang đó. Vì vậy, tôi nghĩ có hai yếu tố ở đây. Đầu tiên là làm những điều mà chúng ta muốn làm. Được chứ? Bởi vì bạn hoàn toàn đúng. Đây là những điều mà tôi vẫn có thể làm. Tôi vẫn có thể leo lên một ngọn núi hoặc xuống một ngọn núi vì mình vẫn đủ sức để làm điều đó. Và tôi muốn giữ dáng lâu nhất có thể để làm điều đó. Và trọng lượng chắc chắn sẽ cản trở điều đó. Nhưng sau đó có một yếu tố thứ hai cần xem xét. Bây giờ là sức khỏe. Nhìn vào, không ai trong chúng ta sẽ sống lâu hơn. Chúng ta hy vọng vậy, và nếu sống lâu hơn nhưng không khỏe mạnh, bạn có muốn sống lâu hơn không? Vì vậy, bạn muốn sống lâu hơn, nhưng khỏe mạnh lâu hơn. Được chứ? Và chắc chắn rằng điều gần gũi nhất với sức khỏe khi bạn lớn tuổi không phải là trọng lượng tổng thể của bạn. Có một vai trò nào đó ở đó. Số lượng cơ bắp mà bạn có. Nó là khối lượng cơ bắp của bạn khi bạn lớn tuổi, độc lập với lượng mỡ mà bạn có. Được chứ? Điều đó sẽ xác định bạn khỏe mạnh đến mức nào khi bạn lớn tuổi. Vì vậy, bây giờ, khoảnh khắc, bây giờ tôi đang nói về việc bước vào tuổi 60 và 70, thay vì khi mà một người có thể xuống 200 mét bậc thang. Được chứ? Vì vậy, khi bạn lớn tuổi, thông tin quan trọng nhất là duy trì tập luyện sức đề kháng, không phải nâng tạ. Và đó không phải là những gì tôi đang nói. Ngồi trên tường, đứng lên và ngồi xuống ghế, vì điều đó, khối lượng cơ bắp bạn có thực sự, thực sự, thực sự đánh dấu mức độ sức khỏe mà bạn sẽ đạt được. Và rồi khoa học thì thật bất ngờ. Nó liên quan rất lớn, độc lập với, độc lập với trọng lượng, bạn biết đấy. Vì vậy, khối lượng cơ bắp là quan trọng nhất cho việc lão hóa khỏe mạnh ngay khi bạn 60, 70 tuổi trở lên. Thú vị. Được rồi. Vậy tôi sẽ tiếp tục, tôi sẽ tiếp tục tập luyện sức đề kháng.
    Đúng rồi. Luôn luôn. Giữ tập luyện sức đề kháng và nâng tạ lâu nhất có thể.
    Nâng tạ lâu nhất có thể. Một lúc nào đó, bạn sẽ không thể nâng tạ.
    Chà, tôi không biết. Đừng bỏ mặc tôi nhé. Đừng coi tôi là người không còn khả năng, John.
    Cái sự kiêu ngạo của tuổi trẻ.
    Đó là sự ngây thơ của tuổi trẻ. Vâng. Bạn chỉ giả định rằng bạn sẽ luôn có thể làm những gì bạn có thể làm bây giờ.
    Tôi, tôi biết. Đó là điều tôi thường nghĩ nhiều. Và tôi nghĩ nhiều người sẽ theo dõi podcast này vì có lẽ, đặc biệt là vào thời điểm này trong năm, chúng ta đang vào tháng Giêng, họ có lẽ đang cố gắng tìm cách để giảm mỡ. Họ muốn gầy hơn một chút. Bạn đã nói, bạn nghĩ bạn đã nói rằng bạn muốn giảm nửa stone. Tôi cũng ở trong tình trạng tương tự. Tôi nghĩ hầu hết mọi người muốn giảm nửa stone hoặc điều gì đó tương tự.
    Cách nào bạn sẽ gợi ý để thực hiện điều đó? Cách đơn giản, bạn biết đấy, không phải là cái gì phức tạp như là đi mua khóa học của người này và phải tập hàng triệu lần gập bụng, v.v. Lời khuyên đơn giản mà bạn sẽ đưa ra cho ai đó đang hy vọng tạo ra một sự giảm cân bền vững. Đầu tiên là lượng protein bạn ăn. Bạn cần cố gắng giữ khoảng 16% năng lượng trong ngày đến từ protein, được không? 16%. Và có một mức lý tưởng. Nếu bạn ăn quá nhiều và không tập luyện, bạn sẽ làm căng thẳng thận của mình vì thận cần loại bỏ nitrogen từ protein. Được rồi. Vì vậy, 16% là một mức lý tưởng và điều đó không có nghĩa là chỉ ăn bít tết. Nó có thể bao gồm đậu, đậu phụ, bất kỳ loại protein nào từ bất kỳ nơi nào. 16%. Thứ hai là chất xơ. Chúng ta cần ăn nhiều chất xơ nhất có thể. Được rồi. Mục tiêu là 30 gram. Mặc dù hiện tại trung bình ở đất nước này, chúng ta chỉ ăn khoảng 15 gram. Chúng ta cần tăng gấp đôi lượng chất xơ chúng ta thực sự ăn. Thứ ba, chúng ta cần hạn chế lượng đường bổ sung trong chế độ ăn uống của mình. Đường bổ sung, nghĩa là đường không liên kết trong chất xơ, bột ngọt, siro cây phong, siro agave, nectar, tất cả đều là đường bổ sung. Giữ nó ở mức 5% hoặc thấp hơn trong năng lượng hàng ngày của bạn. Và đó là ba con số mà tôi muốn bạn suy nghĩ. Vì vậy, 16% protein, 30 gram chất xơ, 5% hoặc thấp hơn là đường bổ sung. Áp dụng điều đó cho bất kỳ chế độ ăn nào bạn muốn, như keto hay bất cứ thứ gì bạn muốn làm. Áp dụng nó. Và tôi nghĩ rằng đó sẽ là một cách ăn uống bền vững, lành mạnh. Khoảnh khắc được phát lại nhiều thứ sáu nhất là cuộc trò chuyện tôi đã có với bác sĩ Mindy Pells, người nói về chế độ ăn kiêng đốt mỡ bụng. Dinh dưỡng là một vấn đề lớn vào thời điểm này trong năm. Vì vậy, cô ấy đã chỉ ra chính xác cách ăn uống và cư xử để giảm mỡ bụng và cải thiện sức khỏe tổng thể của bạn. Bạn đã nói với tôi về hai kiểu nhịn ăn đầu tiên. Kiểu đầu tiên là nhịn ăn gián đoạn, tức là 12 đến 16 giờ, điều này tốt cho việc giảm cân, mờ não, kiểu như vậy. Cái thứ hai là Autophagy. Autophagy. Tôi đã nói gì? Autography, nhưng tôi thích nó. Tôi đã nói Autophagy. Chúng ta có thể phát lại điều đó. Tôi chắc chắn đã nói Autophagy. Và nếu tôi không nói, chúng ta sẽ sửa nó bằng AI. Nhịn ăn Autophagy, tức là từ 17 đến 72 giờ, tốt cho việc cân bằng hormone giới tính và ngăn ngừa bệnh tật, nói chung. Đúng vậy. Số ba, chúng ta chưa nói về nhịn ăn tái thiết đường ruột. Đúng vậy. Đó là gì? Vâng. Đó là dựa trên một nghiên cứu được công bố tại MIT cho biết 24 giờ không ăn thực phẩm và các tế bào gốc trong ruột của bạn thực sự bắt đầu tự khôi phục. Bây giờ, tế bào gốc là tế bào có thể đến bất kỳ đâu trong cơ thể và tự sửa chữa, nhưng sau 24 giờ, bạn sẽ có rất nhiều tế bào gốc trong ruột. Và trong ruột, chúng ta đã có một hệ vi sinh vật bị tổn thương từ tất cả những gì mà chúng ta vừa nói về. Vì vậy, những gì tôi khám phá ra trong việc nhịn ăn 24 giờ này là tôi có thể đưa những phụ nữ đã sử dụng thuốc tránh thai trong nhiều năm, những người đã trải qua nhiều đợt kháng sinh, những người đã ăn uống tồi tệ vào quá trình này. Và tôi thực sự có thể đưa họ vào một thử thách nhịn ăn 24 giờ một lần mỗi tuần, một lần mỗi vài tuần. Và những tế bào gốc này sẽ vào đó và bắt đầu tự sửa chữa. Và giờ đây, nếu tôi dạy người đó cách ăn uống đúng cách, thực phẩm của họ thực sự bắt đầu xây dựng một hệ vi sinh vật tốt hơn trong ruột. Vì vậy, nhịn ăn 24 giờ này đã trở thành một phương pháp chủ yếu trong phòng khám của tôi, giúp tôi giải quyết mọi thách thức về ruột vì tôi biết cơ thể có khả năng tạo ra những tế bào gốc ruột này. Và thật điên rồ. Chúng tôi đã giúp mọi người ngừng dùng thực phẩm bổ sung, giúp những người không sản xuất serotonin, cái mà ảnh hưởng đến tâm trạng, có nguồn gốc từ ruột, bỗng nhiên trở nên vui vẻ hơn. Những người không đi tiêu được trong khoảng ba ngày, bỗng nhiên khi chúng tôi bắt đầu áp dụng phương pháp tái thiết ruột này thì đó như một phép màu. Điều đó thật tuyệt vời. Thứ tư, nhịn ăn đốt mỡ. Vì vậy, nhịn ăn đốt mỡ có lẽ là yêu thích của tôi cho những người muốn giảm cân. Nghiên cứu cho thấy rằng 36 giờ không ăn, sau đó là 12 giờ ăn. Và sau đó là thêm 30 giờ, họ thực sự đã làm điều này trong một khoảng thời gian 30 ngày, nhưng chúng tôi đã sử dụng trong cộng đồng của chúng tôi, chỉ tập dượt ở 36 giờ. Điều xảy ra là đó là thời gian đủ để lượng đường trong máu giảm, và ngay lập tức cơ thể, nó thật thông minh. Nó sẽ nói, được rồi, lượng đường trong máu không cao. Chúng ta đã ở trạng thái nhịn ăn này. Chúng ta đã kích hoạt autophagy. Chúng ta đã giảm viêm. Chúng ta đã tạo ra ketone. Chúng ta đang cố gắng tìm thức ăn, nhưng trọng lượng thừa này, nó không phục vụ bạn. Bởi vì nhớ, bạn cần tìm thức ăn. Vì vậy, nó giảm trọng lượng. Và đó là một cách tuyệt vời để giúp một người thoát khỏi bất kỳ loại kháng cự giảm cân nào. Nhưng điều quan trọng nhất, bạn biết nó giảm trọng lượng ở đâu nhiều nhất không? Hay mọi người muốn giảm cân ở đâu? Vùng bụng. Đúng vậy. Vì vậy, lẽ ra tôi nên gọi nó là đốt mỡ, đốt mỡ bụng. Vâng, mỡ bụng. Vâng, điều đó sẽ rất hot. Vâng. Và vì vậy, đó là những gì họ cho thấy là thực sự một cuộc nhịn ăn 36 giờ bắt đầu giải phóng trọng lượng và nó bắt đầu với trọng lượng xung quanh bụng. Thật thuyết phục. Thứ năm, nhịn ăn tái thiết dopamine. Vâng. Vì vậy, thứ năm, tôi đã tìm thấy một số nghiên cứu cho thấy rằng khi mọi người không ăn trong 48 giờ, toàn bộ hệ thống dopamine sẽ được khởi động lại. Vì vậy, điều quan trọng cần biết về hệ thống dopamine là nó là phân tử hạnh phúc của chúng ta. Nó là thứ thực sự là một phân tử động lực. Và nó là một chất dẫn truyền thần kinh cho phép những suy nghĩ hạnh phúc truyền từ neuron này sang neuron khác. Và vì vậy điều gì xảy ra, và tôi chắc chắn bạn đã nói về điều này trong podcast của mình rằng hiện nay chúng ta đang bị bão hòa dopamine.
    Nhưng cụ thể là những người ăn uống thái quá, họ thực sự đang tìm thấy trong nghiên cứu mà tôi trích dẫn trong cuốn sách rằng họ phát hiện ra rằng những người có nghiện thực phẩm, những người có trọng lượng dư thừa như trong tình huống béo phì, họ không nhận được nhiều hạnh phúc từ thực phẩm vì các vị trí tiếp nhận dopamine của họ đã bị bão hòa. Vì vậy, họ phải ăn nhiều thực phẩm hơn để có được nhiều hạnh phúc hơn. Và bạn biết đấy, thực phẩm là một yếu tố thay đổi trạng thái. Nó thực sự làm cho chúng ta hạnh phúc. Vì vậy, điều họ phát hiện là nếu họ cho họ tham gia vào một cuộc nhịn ăn 48 giờ, họ thực sự đã khởi động lại toàn bộ hệ thống dopamine và các vị trí tiếp nhận dopamine mới xuất hiện. Vì vậy, khi họ đưa thực phẩm trở lại vào phương trình, họ thực sự nhận được nhiều niềm vui hơn từ thực phẩm với ít thực phẩm hơn. Điều này khiến tôi suy nghĩ về một cuộc trò chuyện mà tôi đã có hôm qua với một số thành viên trong đội ngũ của tôi ở đây, chúng tôi đã nói về việc cảm giác như thể đôi khi nếu tôi ăn đường, tôi có thể rơi vào một chu kỳ đường. Ý tôi là tôi sẽ ăn một chút đường. Và sau đó, khoảng vài giờ sau, tôi sẽ có một cơn thèm đường khác. Và sau đó, một vài giờ sau, tôi sẽ có một cơn thèm đường nữa. Nhưng trong khi đó, những lần khác, đặc biệt, ví dụ, khi tôi ăn kiêng keto, tôi đã thực hiện chế độ ăn kiêng keto trong khoảng tám tháng, không, phải là tám tuần, tôi ước gì là tám tháng. Trong suốt thời gian đó, tôi không có bất kỳ cơn thèm đường nào. Đúng rồi. Chúng tôi đã có một ít sô cô la vào studio và tôi đã đi đến bên sô cô la và ngửi nó. Và tôi không muốn ăn bất kỳ cái nào trong số đó. Nó đã biến mất. Nhưng khi tôi trong cái mà tôi gọi là chu kỳ đường của mình, tôi ăn đường có thể một, hai lần một ngày. Và tôi có cơn thèm cho nó mà tôi dường như không thể nào cưỡng lại được. Đúng rồi. Thì dopamine là phân tử của cái nhiều hơn. Nó không phải là phân tử của cái đủ. Vì vậy, điều nó làm là khi bạn nhận được đường, bạn có một cơn sốt dopamine, và não bộ sẽ nói, “Ôi thích cái đó, cho tôi thêm nhiều hơn.” Và vì thế bạn không thể, đó là không có hồi kết. Bạn sẽ không bao giờ thực sự cảm thấy thỏa mãn. Nó liên tục muốn bạn quay lại để có nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Vì vậy, khi bạn bắt đầu thoát khỏi hệ thống năng lượng ketogenic, bạn sẽ có cùng sự hưng phấn. Bạn có thể cảm thấy cùng mức cao, cùng sự tỉnh táo về tinh thần, nhưng bạn đã hoàn toàn lấy phân tử nhiều hơn ra khỏi bức tranh. Trên thực tế, dopamine sẽ thực sự, bạn biết đấy, bạn có những vị trí tiếp nhận đó sẽ được sửa chữa, nhưng bạn không nhận được một cơn sốt dopamine lớn khi bạn ở trong trạng thái ketogenic. Bạn đang có ketone. Tôi đã suy nghĩ cùng đội ngũ của mình về việc tôi phải tránh xa đường bao lâu để có thể thoát ra khỏi chu kỳ tồi tệ, “cho tôi thêm nữa”. Yeah. Kinh nghiệm của tôi là khoảng ba ngày. Ba ngày. Đó là những gì tôi nghĩ. Yeah. Tôi nghĩ tôi đã nói bốn hoặc năm, nhưng đó cũng là từ kinh nghiệm. Nếu tôi không ăn đường trong ba hoặc bốn ngày, tôi có thể nói như một viên sô cô la, nhưng một cái gì đó đáng kể về lượng đường. Sau đó, sau ba hoặc bốn ngày, cơn thèm về nó dường như biến mất. Yeah. Yeah. Nếu bạn nghĩ về điều đó, thì chẳng khó khăn gì nếu bạn đang cố gắng vượt qua chứng nghiện đường. Yeah. Chỉ cần kiên nhẫn ba ngày. Và sau đó, dopamine sẽ ngừng làm phiền bạn. Và sau đó nếu bạn thêm nhịn ăn vào đó, bây giờ bạn đang nhận được ketone. Và vì vậy bạn không cần nó nhiều như vậy. Ketone tiêu diệt cơn đói và chúng giúp bạn rất tỉnh táo về tinh thần. Chúng mang đến cho bạn cảm giác hưng phấn này. Vì vậy, bạn không có ham muốn đi tới đường. Và ketone đến từ việc nhịn ăn, đó là khi cơ thể bạn chuyển sang trạng thái trao đổi chất. Kiểu nhịn ăn cuối cùng và cuối cùng, nhịn ăn tái lập miễn dịch. Yeah. Vì vậy, tái lập miễn dịch được xây dựng dựa trên công trình của Dr. Valter Longo. Ông đã thực hiện một nghiên cứu trên những người bị ung thư và đang trải qua hóa trị. Và một trong những thách thức mà chúng ta biết về hóa trị là nó tiêu diệt toàn bộ hệ miễn dịch. Vì vậy, ông muốn xem, “Ồ, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi cho một người vào trạng thái nhịn ăn khi họ trải qua hóa trị? Liệu sẽ có sự khác biệt không?” Và điều ông phát hiện là sau ba ngày nhịn ăn, các tế bào bạch cầu trong hệ thống của chúng ta thực sự tự khởi động lại. Vì vậy, điều họ làm là tất cả các tế bào bạch cầu cũ sẽ được loại bỏ và các tế bào bạch cầu mới xuất hiện. Vì vậy, mọi người đã có thể vượt qua trải nghiệm hóa trị đó và có hệ miễn dịch mạnh hơn, trái ngược với những gì chúng ta đang thấy là nó tiêu diệt hệ miễn dịch. Vì vậy, điều này đã khởi động toàn bộ cơn sốt nhịn ăn nước ba ngày. Ít nhất ở đây, ở Mỹ, chúng ta đang thấy nhiều người đang thực hiện nhịn ăn nước ba ngày để làm cho hệ miễn dịch của họ trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng bạn cũng, cũng trong ba ngày, có được các tế bào gốc, tế bào gốc toàn thân. Vì vậy, bỗng nhiên cơ thể bạn đang tràn ngập tế bào gốc đến tất cả các phần của cơ thể để sửa chữa nó. Ví dụ tuyệt vời mà tôi luôn sử dụng trong trường hợp này là tôi đã bị thương ở gân Achilles và không có gì giúp ích cả. Vì vậy, tôi đã thực hiện một cuộc nhịn ăn nước trong năm ngày. Vào ngày thứ tư, tôi cảm thấy một luồng sức sống trong gân Achilles của mình và tôi đã nghĩ, “Ồ, không biết đó là gì nhỉ?” Và nó đã giữ nguyên cho đến khi tôi hoàn thành năm ngày, và vào khoảng ngày thứ năm và thứ sáu, khi tôi bắt đầu đưa thực phẩm trở lại vào cơ thể, cơn đau hoàn toàn biến mất và nó không bao giờ quay trở lại. Tôi đã thử mọi thứ, tôi đã thử mọi thứ và đó là điều duy nhất đã sửa chữa được nó. Điều này thực sự có ý nghĩa từ góc độ tiến hóa rằng nếu cơ thể chúng ta cảm thấy bị thương do chúng ta không ăn hoặc, bạn biết đấy, một tín hiệu nào đó rằng chúng ta đang trên hành trình không sống sót, để nói một cách lịch sự, thì điều đó thực sự có ý nghĩa khi nó có thể bắt đầu sửa chữa những gì cần được sửa chữa. Bạn đang hiểu rồi đấy. Bạn biết đấy, vì nếu tôi là một con người bị thương trên những đồng cỏ của, tôi không biết, châu Phi hoặc bất kỳ nơi nào chúng ta xuất phát và tôi nằm đó và không ăn, cơ thể tôi có lẽ nên nghĩ, “Ừ, Steve có thể cần một cái gì đó được sửa chữa để có thể quay lại săn bắn.” Vì vậy, bạn đang hiểu. Sự sống còn, đó là ưu tiên số một của cơ thể.
    Vì vậy, khi bạn không ăn uống, bạn làm tăng mọi nguồn lực mà cơ thể có để duy trì sự sống. Và nếu việc chữa lành gót chân Achilles của tôi có nghĩa là tôi có thể đi săn tìm thực phẩm, thì nó sẽ làm như vậy. Nó sẽ khiến tôi mạnh mẽ hơn. Trong cuốn sách, khi viết, tôi đã gặp một giả thuyết rất thú vị được gọi là giả thuyết về gen tiết kiệm. Nó nói rằng, đây rõ ràng là một giả thuyết, một lý thuyết cho rằng con người, những người đã tiến hóa từ thời kỳ nguyên thủy có kiểu gen rất cụ thể. Kiểu gen này cho phép chúng ta linh hoạt về chuyển hóa và mạnh mẽ hơn trong trạng thái nhịn ăn vì chúng ta phải sống sót. Những người không bám trụ được qua thời kỳ đó không có gen đó. Nhưng hãy suy nghĩ về điều này trong khoảnh khắc này. Họ nghĩ rằng chúng ta đều có gen này bên trong cơ thể ngay bây giờ, gen tiết kiệm, nơi chúng ta có thể trải qua những khoảng thời gian dài mà không có thức ăn và vẫn sống sót. Vậy điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta ăn uống suốt cả ngày? Điều gì sẽ xảy ra khi chúng ta bỏ qua và không thực sự kích hoạt kiểu gen đó? Điều mà họ giờ đây tin tưởng là bệnh tiểu đường, hội chứng chuyển hóa, tất cả những điều đó chủ yếu xảy ra vì chúng ta đang đi ngược lại với kiểu gen mà chúng ta đang thấy ở con người. Chúng ta đang ở đầu kia của phổ đó. Chúng ta đang làm quá tải cơ thể mình. Đúng vậy. Điều đó có nghĩa là gen sống sót mà bạn đã đề cập không được kích hoạt để giúp chúng ta. Đúng vậy. Thú vị thật. Khoảnh khắc được phát lại thứ năm là một khoảnh khắc trong cuộc trò chuyện của tôi với Matthew Walker, người là chuyên gia hàng đầu thế giới về giấc ngủ. Ông giải thích tầm quan trọng của giấc ngủ đối với sức khỏe tổng thể của chúng ta, trọng lượng và mọi thứ ở giữa. Nhưng quan trọng nhất, ông đã cung cấp cho chúng ta một lộ trình để có thể ngủ tốt hơn. Tôi biết rằng rất nhiều bạn đang gặp khó khăn, vì vậy tôi không ngạc nhiên khi đây là một trong những khoảnh khắc được phát lại nhiều nhất trong “Nhật ký của một CEO” năm 2023. Gần đây tôi đã có nhiều chuyên gia sức khỏe tham gia podcast này, nhưng không ai thực sự nói về vai trò của giấc ngủ hoặc sự thiếu ngủ trong việc kiểm soát cân nặng. Có mối quan hệ nào không? Đó có lẽ là một trong những mối quan hệ được định nghĩa rõ ràng nhất mà chúng ta biết trong tất cả các nghiên cứu về giấc ngủ. Và câu chuyện này ít nhất có ba phần. Bằng chứng mới nổi đầu tiên liên quan đến hormone. Chúng ta có những hormone điều chỉnh cảm giác thèm ăn, và hai hormone chính đáng quan tâm ở đây là leptin và ghrelin. Bây giờ, leptin, khi được giải phóng, sẽ báo hiệu cho não bạn rằng bạn đã hài lòng với thực phẩm, bạn cảm thấy no và không còn đói nữa. Ghrelin thì hoàn toàn ngược lại. Khi ghrelin được giải phóng, nó nói: “Không, bạn không hài lòng với thực phẩm, bạn chưa no, bạn vẫn muốn ăn thêm, bạn vẫn còn đói.” Một số nghiên cứu đầu tiên, họ bắt đầu chỉ giới hạn người tham gia, làm giảm thời gian ngủ của họ xuống sáu giờ hay năm giờ hoặc bốn giờ. Và những gì họ phát hiện ra là, trước tiên, tín hiệu leptin nói rằng “Không, bạn đã hài lòng với thực phẩm, bạn không còn muốn ăn nữa, bạn đã no.” Tín hiệu về sự no, cảm giác thỏa mãn, đã giảm 18%. Nếu điều đó chưa đủ tồi tệ, ghrelin, hormone gây đói, đã tăng lên 28%. Mức độ thèm ăn tổng thể đã tăng khoảng 26%. Vì vậy, trước tiên, bạn, gần như bị trừng phạt gấp đôi vì cùng một tội lỗi là không ngủ đủ giấc, một lần là mất tín hiệu của “Tôi đã no, tôi không muốn ăn thêm”, và một lần nữa là “Không, tôi còn rất đói, và tôi chỉ đơn giản là sẽ ăn nhiều hơn”, đó chính là ghrelin. Điều này tạo ra một đặc điểm của việc ăn uống gia tăng. Vì vậy, trung bình, những người thiếu ngủ bắt đầu ăn trong các nghiên cứu đó khoảng ba đến bốn trăm calo nữa ở mỗi lần ăn do thiếu ngủ. Rồi họ phát hiện ra rằng không chỉ đơn thuần là bạn muốn ăn nhiều hơn, mà là bạn thực sự có sự thèm muốn gì khi bạn thiếu ngủ. Và đây là vấn đề. Họ phát hiện ra rằng khi bạn thiếu ngủ, bạn ăn nhiều hơn mọi thứ, nhưng đặc biệt hơn là bạn ăn nhiều hơn những carbohydrate nặng nề như bánh mì, mì ống, pizza. Điều tiếp theo mà bạn bắt đầu có sở thích là những thực phẩm ngọt đơn giản, kẹo ngọt và sô cô la. Và cuối cùng, bạn bắt đầu thèm những thực phẩm rất mặn, và việc tiêu thụ thức ăn có hàm lượng natri cao sẽ làm tăng huyết áp của bạn. Đó là cơ chế đầu tiên trong ba cơ chế. Tiếp theo, chúng tôi đã tiến hành một nghiên cứu mà trong đó chúng tôi nói rằng có lẽ không chỉ các hormone đang lưu thông trong cơ thể, mà não là người quyết định cuối cùng cho các quyết định ăn uống của bạn. Vậy chuyện gì đang diễn ra trong não? Chúng tôi đã lấy một nhóm những người hoàn toàn khỏe mạnh, và chúng tôi đã tiến hành thí nghiệm hai lần, một lần khi họ đã ngủ đủ tám giờ, và một lần khi chúng tôi tước đi giấc ngủ của họ. Vào ngày hôm sau, chúng tôi đã đặt họ vào máy quét MRI, và chúng tôi cho họ xem hình ảnh của rất nhiều loại thực phẩm khác nhau, từ rất khỏe mạnh đến rất không khỏe mạnh, như kem, sô cô la, pizza, và nhiều thứ khác, cho đến salad lá, hạt, rau xanh và rau củ. Chúng tôi đã yêu cầu họ đánh giá mức độ họ muốn những món ăn đó cho từng loại. Bây giờ, chúng tôi đã làm một điều gì đó có phần ác độc để làm cho nó chính xác hơn về mặt sinh thái, để họ không chỉ đơn giản nói, ok, có lẽ họ nghĩ rằng tôi nên nói rằng đó là thực phẩm khỏe mạnh. Chúng tôi đã nói, chúng tôi sẽ chọn ngẫu nhiên một trong số những bức ảnh thực phẩm mà bạn thấy, và sau khi bạn ra khỏi máy quét não, chúng tôi sẽ cho bạn thực phẩm đó, và chúng tôi sẽ lịch sự yêu cầu bạn ăn hết. Điều này đã làm cho mọi thứ trở nên thực tế hơn, vì vậy sự lựa chọn sẽ sát với thực tế hơn, bạn biết đấy, trong khả năng của chúng tôi. Vậy điều chúng tôi phát hiện ra là khi họ thiếu ngủ, các trung tâm sâu, trung tâm hưng phấn, các trung tâm cảm xúc của não, những trung tâm khát khao, những trung tâm thưởng, đã tăng cường hoạt động của chúng khi phản ứng lại với những thực phẩm rất hấp dẫn, rất không tốt cho sức khỏe.
    Vậy là những phần cơ bản hơn, các phần sâu bên trong não, như là các trung tâm thưởng, đã hoạt động mạnh mẽ hơn khi bạn thiếu ngủ. Thậm chí tệ hơn, các vùng kiểm soát xung động ở phía trước của não, cái mà chúng ta gọi là vỏ não trước (prefrontal cortex), đã bị tắt đi, không hoạt động. Kết quả là, bạn mất khả năng kiểm soát xung động. Và đó là lý do tại sao bạn bắt đầu nói rằng, khi tôi thiếu ngủ, ở bữa tiệc buffet thức ăn, tôi sẽ không chọn salad, mà pizza trông thật ngon, hoặc món mì ống sốt kem, tôi sẽ lao vào ăn hết. Vì vậy, nó là cái mà chúng ta gọi là một mẫu hình trong hoạt động não liên quan đến ăn uống hedonistic, rằng não của bạn chuyển sang chế độ khao khát hedonistic này. Vì vậy, bây giờ chúng ta đã hiểu rằng không chỉ có hormone trong cơ thể, mà còn có những thay đổi trong não. Sau đó, có một phát hiện rằng có một hóa chất khác trong cơ thể chịu trách nhiệm. Và điều này liên quan đến cần sa. Khi mọi người, khi mọi người, khi những người mà bạn có thể biết đã hút cần sa, họ thường nói, tôi cảm thấy rất đói, tôi thèm ăn, tôi cực kỳ đói. Điều đó không phải ngẫu nhiên vì cần sa sẽ kích thích sự thèm ăn. Bây giờ chúng ta đều có các hợp chất cần sa tự nhiên trong não và cơ thể. Chúng được gọi là endocannabinoids. “Endo” có nghĩa là từ bên trong, trong khi cần sa mà đến từ bên ngoài là khi bạn hút hoặc ăn kẹo có cần sa. Vì vậy, endocannabinoids có nhiều tác dụng cho não và cơ thể, nhưng một trong những điều mà chúng làm được là kiểm soát sự thèm ăn và cảm giác đói của bạn. Và điều mà chúng tôi thấy là khi những người thiếu ngủ, các endocannabinoids tự nhiên này tăng vọt lên hơn 20%, khiến cảm giác thèm ăn của mọi người tăng vọt. Và vì vậy, ba cách này dẫn đến việc bạn bắt đầu tăng cân, khi thiếu ngủ xảy ra, khi ngủ không đủ, vòng eo của bạn thường sẽ bắt đầu mở rộng. Và bây giờ chúng ta đã hiểu lý do. Nếu điều đó chưa đủ tồi tệ… Thực sự là tồi tệ rồi. Vâng, tôi biết, bạn cứ dừng lại đi, Matt. Thật lòng, tôi… Điều cuối cùng mà chúng tôi phát hiện là giả sử rằng bạn đang cố gắng rất cẩn thận và cố gắng ăn kiêng và giảm cân. Nếu bạn không ngủ đủ giấc, thì 60% tổng số trọng lượng mà bạn giảm sẽ đến từ khối lượng cơ bắp, chứ không phải mỡ. Không phải cơ bắp. Tôi hiểu rõ. Nghĩa là, khi bạn đang ăn kiêng, nhưng không đủ ngủ, bạn mất đi điều bạn muốn giữ lại, đó là cơ bắp, và giữ lại điều bạn muốn giảm đi, đó là mỡ. Vì vậy, lại một lần nữa, không phải là một tình huống lý tưởng. Ngủ là rất quan trọng. Tôi hiểu. Tôi đồng ý. Câu hỏi của tôi là, những điều gì trong xã hội hiện đại đang cản trở giấc ngủ? Chúng ta đã đề cập đến một số điều một cách xuyên suốt, nhưng một số điều lớn và rõ ràng, những điều mà bạn sẽ đề xuất, những điều có thể thực hiện ngay lập tức để cải thiện khả năng có được giấc ngủ sâu và khỏe mạnh mà chúng ta cần để đạt được tối ưu trong mọi khía cạnh của sức khỏe và hiệu suất. Có lẽ, tôi nghĩ, có năm mẹo tiêu chuẩn, cái mà chúng tôi gọi là vệ sinh giấc ngủ mà bạn có thể làm được. Sau đó, tôi sẽ có thể đưa ra một số mẹo không truyền thống mà chúng tôi đã đề cập qua. Chúng tôi đã nói về nhiều điều trong số này. Điều đầu tiên tôi muốn khuyên mọi người làm, và đó là lý do tại sao khi một số người nói, “Còn về chất bổ sung giấc ngủ mới này thì sao?” Hoặc, “Bạn biết đấy, nó 40 bảng cho chai thuốc ngủ tự nhiên mới này. Tôi sẽ thử xem.” Tôi sẽ nói hãy thử những điều truyền thống đã được chứng minh này trước khi bạn tiêu tiền vào các chất bổ sung. Điều đầu tiên là tính đều đặn. Hãy đi ngủ và thức dậy vào cùng một giờ, bất kể đó là ngày trong tuần hay cuối tuần. Não của bạn mong đợi sự đều đặn. Nó phát triển tốt nhất dưới điều kiện đều đặn. Khi bạn cung cấp cho nó sự đều đặn, bạn có thể cải thiện cả số lượng lẫn chất lượng giấc ngủ của bạn. Điều thứ hai là cần có bóng tối vào ban đêm. Như tôi đã nói, chúng ta không nhận đủ bóng tối trong thế giới hiện đại. Và vì vậy, mẹo mà tôi sẽ đưa ra, và tôi không sử dụng nó, tôi không thích từ “hack”, nhưng gợi ý sẽ là, “Trong giờ cuối cùng trước giờ đi ngủ, hãy thử thực hiện thí nghiệm này cho mọi người đang lắng nghe trong tuần tới. Giảm độ sáng của một nửa đèn hoặc tắt một nửa đèn hoặc thậm chí ba phần tư đèn trong nhà trong giờ cuối cùng trước giờ đi ngủ.” Tất cả đèn trong mọi phòng? Trong tất cả các phòng, tắt gần như tất cả ánh sáng. Bây giờ, tôi không gợi ý bạn không an toàn và đi lại trong bóng tối trong giờ cuối cùng. Đó không phải điều tôi đang nói. Chỉ cần giảm độ sáng, tắt một nửa ánh sáng. Bạn sẽ ngạc nhiên về mức độ buồn ngủ mà bóng tối đó sẽ khiến bạn cảm thấy. Nó cũng là một tín hiệu hành vi tuyệt vời để báo hiệu cho não của bạn rằng đã đến lúc đi ngủ, rằng bóng tối đang xung quanh tôi. Đó là mẹo thứ hai: bóng tối. Mẹo thứ ba là nhiệt độ. Hầu hết mọi người ngủ trong một nhiệt độ phòng ngủ quá cao. Và bạn cần nhắm tới nhiệt độ phòng ngủ khoảng 18, 18,5 độ Celsius, khoảng 65 đến 68 độ Fahrenheit, nếu tôi đang làm sai phép tính ở đây. Nhưng bạn cần làm cho nó mát. Bây giờ, bạn có thể mang vớ dày. Bạn có thể có một bình nước nóng. Điều đó cũng được. Nhưng nhiệt độ trong phòng cần phải mát vì bạn cần hạ nhiệt độ cơ thể lõi và nhiệt độ não của mình xuống khoảng một độ Celsius để có thể đi vào giấc ngủ và duy trì giấc ngủ. Và đó là lý do tại sao bạn sẽ luôn thấy dễ dàng hơn để đi vào giấc ngủ trong một căn phòng quá lạnh hơn là quá nóng. Vì vậy, hãy làm cho phòng ngủ của bạn lạnh. Hãy làm cho nó tối tăm như một cái hang. Một điều thứ tư sẽ là hãy đi bộ hoặc vận động. Và chúng tôi đã nói về điều này, quy tắc 30 phút, bạn biết đấy, hãy đứng dậy, làm một việc gì đó khác hoặc thiền, đừng nằm trên giường quá lâu trong trạng thái tỉnh táo. Sau đó là hai điều cuối cùng mà chúng tôi đã nói đến. À, chúng tôi đã nói về caffeine.
    Chúng ta chưa nói về rượu, nhưng để tôi chỉ nói rằng như một tiêu đề chính. Rượu không phải là một công cụ hỗ trợ giấc ngủ. Nhiều người sử dụng nó như một công cụ hỗ trợ giấc ngủ. Nó không phải là bạn của bạn. Rượu, một lần nữa, là chất an thần. Vì vậy, nó khiến bạn ngủ sâu. Thứ hai là nó phân mảnh giấc ngủ của bạn. Bạn sẽ tỉnh dậy, giấc ngủ của bạn bị xé nát bởi tất cả những sự thức dậy nhỏ. Hầu hết trong số đó bạn không nhớ vì chúng quá ngắn, nhưng nó tạo ra giấc ngủ kém, chất lượng tồi tệ. Cuối cùng, rượu rất giỏi trong việc chặn giấc ngủ REM của bạn hoặc giấc ngủ mơ, mà chúng ta biết là rất quan trọng cho nhiều chức năng khác. Vì vậy, rượu không phải là bạn của bạn. Đó là một mẹo cuối cùng. Một lần nữa, nếu bạn đang cùng bạn bè, hãy uống một ly rượu vang đỏ, chỉ cần biết rằng, được rồi, giấc ngủ của tôi sẽ không tốt. Cảm ơn, Matt. Vâng, tôi đang đùa. Bạn biết đấy, tôi không. Vâng, tôi đương nhiên. Chỉ là, bạn biết đấy, hãy sống cuộc sống nữa. Đương nhiên. Tôi không nói rằng.
    Khoảnh khắc thứ tư được phát lại nhiều nhất là một khoảnh khắc trong cuộc trò chuyện của tôi với nhà khoa học thần kinh hàng đầu thế giới, người đã quét nhiều bộ não nhất, Tiến sĩ Daniel Amon, người được yêu thích trong “Nhật ký của một CEO”. Ông ấy nói với chúng tôi rất rõ ràng cách để phát triển một bộ não khỏe mạnh hơn. Tôi có thể thay đổi bộ não của mình. Đây là bài học thú vị nhất mà tôi đã học được. Bạn không bị mắc kẹt. Tôi không bị mắc kẹt với bộ não mà tôi đã có. Bạn không bị mắc kẹt với bộ não bạn đang có. Bạn có thể làm cho nó tốt hơn. Tôi có thể chứng minh điều đó. Thực tế, mỗi ngày, những gì tôi tin tưởng là bạn đang làm cho bộ não của mình tốt hơn hoặc đang làm cho nó tồi tệ hơn bằng những gì bạn làm.
    Những điều nào làm cho bộ não tồi tệ hơn? Những điều phổ biến mà hầu hết chúng ta làm mà không nghĩ đến khiến bộ não tồi tệ hơn là gì? Khi con gái tôi, Chloe, đang học lớp hai, tôi đã đến lớp của cô ấy và viết 20 điều lên bảng. Và tôi đã bảo chúng tách chúng ra cho tôi. Tốt cho bộ não của bạn, xấu cho bộ não của bạn. Những đứa trẻ bảy tuổi đó đã đúng 19 trên 20. Vì vậy, hầu hết mọi người đều biết. Điều duy nhất mà chúng sai là nước cam. Chúng đã đặt nó vào danh mục lành mạnh trong khi thực tế, khi nào thì hợp lý để tách đường trái cây khỏi nguồn chất xơ của nó? Bởi vì nó trở thành độc hại trong cơ thể bạn. Vì vậy, tôi không phải là người ủng hộ nước trái cây. Tôi là người ủng hộ trái cây, không phải nước trái cây.
    Vậy đường có tác động gì đến bộ não? Nó gây viêm. Điều này khiến bạn bị tiểu đường. Nhưng, liên quan đến bộ não, tại sao nước cam hoặc kem lại xấu cho bộ não của tôi? Bởi vì nó sẽ khiến bạn có lượng đường trong máu cao, điều này làm phá hủy mạch máu của bạn. Và bạn sẽ có lưu lượng máu thấp hơn đến bộ não. Đó là điều xấu. Tôi có rất nhiều điều về nó. Nó gây nghiện. Nó gây viêm. Nó làm tăng khả năng mắc bệnh tiểu đường và béo phì. 72% người Mỹ thừa cân, 42% béo phì. Tôi đã công bố ba nghiên cứu trên 35.000 người. Khi trọng lượng của bạn tăng lên, kích thước vật lý thực sự và chức năng của bộ não của bạn giảm xuống. Điều đó nên làm ai cũng sợ hãi. Tôi từng hơi mũm mĩm. Nhưng khi tôi nhận ra mối liên quan đó, tôi như thế này, ôi không. Đó chính là điều đã cho tôi động lực để giảm khoảng 25 pounds. Và vì vậy, đường là thuốc khởi đầu cho tiểu đường và béo phì. Và chưa kể đến viêm, nguyên nhân gây ra trầm cảm và chứng mất trí.
    Vì vậy, bạn nên tránh những điều gây ra lưu lượng máu thấp, cà phê, nicotine. Cà phê. Cà phê làm co mạch máu đến bộ não. Và điều đó có ảnh hưởng gì đến bộ não của tôi? Vâng, nó làm co lưu lượng máu. Vì vậy, bạn sẽ có ít lưu lượng máu hơn. Và nhớ là, tôi đã cho bạn thấy tiến trình đó theo độ tuổi? Không, bạn không muốn điều đó. Bạn muốn làm những điều tăng lưu lượng máu đến bộ não của bạn. Vì vậy, tập thể dục, ginkgo. Đó là một trong những thực phẩm bổ sung tôi định giới thiệu cho bạn. Ăn những thực phẩm như củ dền, oregano, hương thảo, quế. Chúng làm tăng lưu lượng máu.
    Khi chúng ta nói về lưu lượng máu, 40% người 40 tuổi gặp vấn đề cương dương. 70% người 70 tuổi gặp vấn đề cương dương. Điều đó có nghĩa là, nếu bạn có vấn đề với lưu lượng máu ở bất kỳ đâu, nó có nghĩa là ở khắp nơi. Và vì vậy, tôi như thế này, không. Và điều đó có nghĩa là bạn quá ít vận động, bạn thừa cân, bạn đang hút thuốc hoặc uống quá nhiều caffeine, hoặc sử dụng cần sa. Bởi vì cần sa làm giảm lưu lượng máu đến bộ não. Và vì vậy, chỉ trong số 11 điều đó, đó là tập thể dục, ginkgo. Và đối với bạn, không phải cho mọi người, nhưng cho bạn, oxy áp suất cao, ba điều đó sẽ tạo ra sự khác biệt lớn trong lưu lượng máu. Ginkgo. Ginkgo. Đó là một loại thực phẩm bổ sung. Nó có tác dụng gì? Tăng lưu lượng máu. Đến bộ não?
    Những bộ não đẹp nhất mà tôi từng thấy sử dụng ginkgo. Thực tế có một nghiên cứu chuyên biệt. Họ đã cho mọi người 120 miligam ginkgo hai lần một ngày, cải thiện đáng kể lưu lượng máu đến bộ não. Và vì vậy trong một số thực phẩm bổ sung mà tôi sẽ giới thiệu cho bạn, chúng tôi có ginkgo. Tôi đã uống nó mỗi ngày trong 20 năm qua, ít nhất. Và sau đó đây là nơi mà chính phủ Hoa Kỳ được đánh giá F trong đại dịch. Cô đơn làm tăng tốc độ chứng mất trí và các vấn đề về não. Và vì vậy, khi họ để chúng tôi đơn độc, toàn bộ sự gia tăng đáng kể trong các vấn đề về não. Vì vậy, hãy kết nối với những người khác.
    Yếu tố quan trọng trong trí tuệ sáng tạo là viêm. Vì vậy, điều gì làm tăng viêm? Mức omega-3 thấp. Và chúng ta đang thiếu hụt. 93% dân số thiếu hụt omega-3. 93%. Vì vậy, tất cả chúng ta nên ăn nhiều cá hơn hoặc uống một thực phẩm bổ sung omega-3 như dầu cá. Bệnh nướu răng. Ai mà biết được? Tôi không thực sự chăm sóc răng nướu của mình tốt cho đến khi tôi bắt đầu đọc các nghiên cứu. Bạn có bệnh nướu răng, bạn có viêm. Bạn có nhiều khả năng bị trầm cảm và chứng mất trí.
    Khoảnh khắc thứ ba được phát lại nhiều nhất là một khoảnh khắc trong cuộc trò chuyện của tôi với Gary Brecker, nơi ông ấy trình bày cách bạn có thể trở thành siêu nhân, loại bỏ mỡ ra khỏi cơ thể và giữ sức khỏe với những bài tập đơn giản, miễn phí, dễ dàng mà không tốn kém gì cả. Khi tôi nghe câu chuyện về Dana White, và tôi thấy ông ấy đã từ một người đàn ông có một chút trọng lượng trở thành người có bụng sáu múi trên Instagram.
    Dĩ nhiên, việc có cơ bụng sáu múi không phải là kết quả cuối cùng. Như bạn đã nói, điều quan trọng là những thứ diễn ra bên trong anh ấy. Đó thực sự là sự chuyển mình. Nhưng một người vừa nghe điều này thì bắt đầu từ đâu để kéo dài cuộc sống gấp ba lần? Bạn biết đấy, anh ấy cũng đã bắt đầu một cái gọi là “siêu nhân giao thức”. Và “siêu nhân giao thức” sử dụng từ tính, oxy và ánh sáng, đúng không? Vậy những thứ mà chúng ta thực sự nhận được từ tự nhiên, lợi ích lớn mà chúng ta nhận được từ thiên nhiên là chúng ta nhận được từ tính từ trái đất, oxy từ không khí, ánh sáng từ mặt trời. Sự thật là, hầu hết chúng ta không còn tiếp xúc với bề mặt của trái đất nhiều như trước nữa.
    Vậy nên anh ấy đã mua thiết bị trị giá 150.000 đô la, bao gồm một tấm PMF, một thiết bị oxy, cái được gọi là oxy hypermax, để tập thể dục với liệu pháp oxy, và một giường liệu pháp ánh sáng đỏ. Tôi đã yêu cầu anh ấy sử dụng thiết bị này mỗi ngày, bảy ngày một tuần. Nhưng nếu những người nghe podcast của bạn muốn làm miễn phí, bạn có thể bỏ giày ra và tiếp xúc với bề mặt của trái đất. Và tôi đang nói về việc đi chân trần trên đất, cát, cỏ, vì việc tiếp xúc với trái đất và kết nối với nó là một điều rất thực. Chúng ta thực sự xả điện tích xuống mặt đất, con người thực sự tích tụ một điện tích. Bạn có biết rằng pH, thang đo axit – kiềm, pH là viết tắt của hydrogen tiềm năng, đó là một điện tích, và việc bạn có thể trở nên kiềm hóa bằng cách uống nước kiềm là một điều hoàn toàn sai lầm, đó là huyền thoại tiếp thị lớn nhất từng được bán cho công chúng. Nhưng bạn có thể trở nên kiềm hóa bằng cách tiếp xúc với bề mặt trái đất. Vì vậy, nếu bạn không có 150.000 đô la, mà tôi không mong ai nghe podcast này sẽ chi tiêu 150.000 đô la, nhưng anh ấy đã làm, tôi đã nói bạn cần một tấm PMF để có thể trở nên kiềm, bạn cần dành 10 phút mỗi ngày để hít thở 95% O2 trong lúc tập thể dục nhẹ nhàng, và bạn cần nằm trên giường liệu pháp ánh sáng đỏ. Vì vậy, trong trường hợp không có “siêu nhân giao thức”, bạn có thể trở thành siêu nhân bằng cách tiếp xúc với trái đất, và học cách thực hiện bài tập thở.
    Hãy nói về bài tập thở. Tôi dành tám phút mỗi ngày để thực hiện một chuỗi bài tập thở rất cụ thể. Mọi người không nhận ra sức mạnh của một điều gì đó rất dễ tiếp cận, rất miễn phí, và rất dễ thực hiện, đúng không? Họ muốn mọi thứ phức tạp hơn, nhưng thực sự thì không phải vậy. Và khi tôi nói rằng sự hiện diện của oxy là sự vắng mặt của bệnh tật, điều đó hoàn toàn đúng. Nhớ rằng mỗi trạng thái cảm xúc cao mà con người có thể trải nghiệm thực sự có oxy là thành phần trong cấu trúc phân tử của cảm xúc đó. Vì vậy, nếu bạn nhìn vào sự khác biệt giữa đam mê, vui vẻ, niềm vui, hưng phấn, libido, và sự tức giận, chẳng hạn, thì thường chỉ có một neurotransmitter và sự hiện diện của oxy. Lý do không có ai tỉnh dậy mà cười là vì bạn không có trạng thái oxy để trải nghiệm tiếng cười ngay sau khi vừa tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu. Nhưng bạn có thể tỉnh dậy với sự tức giận không? Có, vì sự tức giận không cần oxy. Vì vậy, mỗi sáng hãy tiếp xúc với bề mặt của trái đất, và sau đó dành tám phút để thực hiện bài tập thở, tôi thực hiện một bài tập thở theo phong cách Wim Hof. Tôi công nhận công lao của ông ấy, ông ấy là cha đẻ của bài tập thở theo ý kiến của tôi. Vì vậy, tôi thực hiện ba vòng, mỗi vòng 30 hơi thở sâu, cực kỳ sâu. Và tôi bắt đầu bằng cách cố gắng kéo rốn của mình về phía tường. Hãy tưởng tượng có một sợi dây kéo rốn của bạn về phía tường. Sau đó, bạn hít đầy không khí từ đáy phổi đến đỉnh phổi. Và rồi bạn thở ra và thư giãn. Chúa biết họ nghĩ gì khi chúng tôi đang làm điều này ở ngoài kia. Ngay bên ngoài podcast này, họ nghĩ chúng tôi là một nhóm kỳ quái. Tôi đã biết đó là một giáo phái. Tôi đã biết anh ấy là một người lãnh đạo giáo phái. Nhưng bạn thực hiện ba vòng, vào hơi thở thứ 30, bạn thở ra và giữ lại, để cho thụ thể carbohydrate được thiết lập lại. Khi bạn không cảm thấy mình có thể giữ lâu hơn, bạn hít một hơi sâu vào, giữ lại một lần nữa, và thở ra từ từ.
    Và bạn bắt đầu lại, tôi gợi ý rằng bạn bắt đầu với ba vòng mỗi vòng năm hơi thở, sau đó tăng lên 10, 15, 20, 25 và 30. Nếu bạn cảm thấy hơi choáng, đó là một dấu hiệu tốt cho thấy áp suất oxy trong não bạn đang thay đổi. Nếu các đầu ngón tay và ngón chân bạn cảm thấy tê tê, đó là một dấu hiệu tốt cho thấy bạn đang thay đổi áp suất oxy. Nếu bạn cảm thấy một loại nhiệt, sự thay đổi nhiệt độ ở cổ, đó đều là những dấu hiệu tuyệt vời. Bạn sẽ đến mức có thể giữ hơi thở của mình trong hai hoặc ba phút, đôi khi bốn phút giữa các vòng bài tập thở. Và điều cuối cùng là hãy tiếp xúc với ánh sáng tự nhiên. Vào buổi sáng sớm, trong 45 phút đầu tiên của một ngày, Chúa đã ban cho chúng ta một loại ánh sáng rất đặc biệt. Nó được gọi là ánh sáng đầu tiên. Trong ánh sáng này không có tia UVA, không có tia UVB, vì vậy nó không phải là những tia gây hại từ mặt trời. Nó vẫn tạo ra vitamin D3. Nó có tác động tích cực lên cortisol và vitamin D3. Ánh sáng đầu tiên là cách tốt nhất để thiết lập lại nhịp sinh học của bạn. Vì vậy, bằng cách tiếp xúc với bề mặt của trái đất, thực hiện bài tập thở và đón nhận ánh sáng đầu tiên, bạn có thể đạt được những kết quả tương tự như Dana White đã làm với 150.000 đô la thiết bị.
    Còn về khẩu trang oxy thì sao? Bởi vì tôi sẽ thành thật, khi tôi đọc về câu chuyện của Dana, tôi đã lên Amazon ngay sau đó và tôi đã nghĩ, “Tôi chỉ cần mua một bình oxy. Ý tưởng tốt, hay ý tưởng tồi.” Vậy điều bạn muốn làm là bạn mua một máy tạo oxy, mà nó sẽ lấy 21% oxy, đó là nồng độ ở mực nước biển. Nó sẽ chuyển đổi thành 95% O2 và làm đầy một túi. Và nó có thể làm đầy túi này liên tục. Tôi sử dụng một cái gọi là HyperMax. Bạn có thể thấy nó trên Instagram của tôi. Bạn cắm nó vào, bật nó lên, nó làm đầy túi này, rồi bạn đeo khẩu trang oxy vào, và bạn tập thể dục trong 10 phút, chỉ 10 phút. Đạp xe 30 giây, đạp xe 30 phút, chạy 30 giây, đạp xe trong 3 phút, chạy 30 giây, và bạn đã hoàn tất. Và điều này làm tăng thứ gọi là áp suất riêng phần, lượng oxy trong máu của bạn. Người duy nhất từng đoạt giải Nobel Y học hai lần, Tiến sĩ…
    Ông Otto Warburg đã đoạt cả hai Giải Nobel cho công trình của ông trong lĩnh vực luyện tập với liệu pháp oxy. Nếu bạn muốn trở thành một siêu nhân, hãy tập thể dục nhẹ nhàng mỗi ngày trong khi hít thở không khí chứa 95% O2. Việc vận động rất quan trọng. Sau đó, bạn chuyển sang giường liệu pháp ánh sáng đỏ, hay còn gọi là photobiomodulation. Nếu bạn không có máy oxi HyperMax, hãy chỉ làm bài tập thở, hít thở để trao đổi áp lực oxy trong các mô, và hãy để bản thân tiếp xúc với ánh sáng đầu tiên. Còn về việc ngâm nước lạnh với một ống bơm thì sao?
    Tôi là một fan hâm mộ lớn của việc ngâm nước lạnh, nhưng có lẽ không vì lý do bạn nghĩ. Tôi cũng ngồi trong ban lãnh đạo Hiệp hội Cựu cầu thủ NFL với tư cách là giám đốc dịch vụ sức khỏe. Đã có một thời điểm chúng tôi từng nghĩ rằng việc cho các vận động viên vào nước lạnh sau khi tập luyện là tốt vì tác dụng chống viêm của nó. Bây giờ chúng tôi biết rằng điều đó chỉ chiếm khoảng 15% lợi ích. Phần lớn lợi ích đến từ một thứ gọi là protein sốc lạnh. Nếu bạn thực sự muốn tìm hiểu, hãy tìm kiếm protein sốc lạnh trên Google. Đây là những protein dự trữ có trong gan của bạn. Chúng được thải vào dòng máu như một nỗ lực để cứu sống bạn khi bạn đưa bản thân vào nước lạnh. Chúng làm sạch cơ thể khỏi sự oxy hóa của các gốc tự do. Chúng tăng tốc độ tổng hợp protein, sửa chữa cơ bắp. Chúng miễn phí. Bạn nhận được chúng khi bạn ngâm mình trong nước lạnh. Tôi không biết chuyển đổi sang Celsius nhưng tôi sử dụng nhiệt độ 50 độ trong ba phút tối thiểu, sáu phút tối đa. Nước lạnh. Vâng. Thực ra thì không lạnh đến vậy. Tôi thấy mọi người ngâm mình trong nước 37, 38 độ. Không có bằng chứng nào tôi đã đọc cho thấy rằng nước lạnh hơn thì tốt hơn. Bạn sẽ có hiện tượng co mạch ngoại vi, khiến cho tất cả oxy được dồn vào lõi cơ thể và lên đến não. Bạn sẽ kích hoạt một thứ gọi là mỡ nâu. Quá trình sinh nhiệt đến từ mỡ nâu. Đối với những chị em đang lắng nghe, không hiểu sao tôi lại thu hút sự chú ý của các chị em khi nói điều này, hãy nhớ rằng định nghĩa của calorie là một thước đo nhiệt. Định nghĩa calorie là số năng lượng cần thiết để làm tăng nhiệt độ của một сантимètre khối nước lên một độ C. Nếu calorie là thước đo nhiệt, thì điều này có nghĩa là khi nhiệt thoát ra khỏi cơ thể bạn, calorie cũng thoát ra khỏi cơ thể bạn. Không có gì, không có gì, không có bài tập nào có thể làm cardio, không có loại tập luyện tim mạch hay nâng tạ nào được gần bằng việc ngâm mình trong nước lạnh về mặt giảm mỡ nhanh chóng. Nếu bạn muốn giảm mỡ, hãy ngâm mình trong nước lạnh từ ba đến sáu phút mỗi ngày. Đó là điều thú vị. Bởi vì oxy dồn lên đầu tôi, đó là lý do tại sao nó có tác động rất sâu sắc đến tâm trạng. Đó là lý do tại sao nó có ảnh hưởng rất sâu sắc đến tâm trạng. Bởi vì nếu bạn nghĩ về nó, lý do tại sao chúng ta cần giấc ngủ sâu là gì? Điều gì xảy ra trong giấc ngủ sâu mà đặc biệt đến vậy? Có một quá trình chuyển giao oxy thứ cấp. Chúng ta chuyển oxy từ ngoại vi, từ các chi, đến não. Nhớ rằng, não là một cơ quan không tham gia vào quá trình trao đổi chất. Nói cách khác, nó không giống như một cơ bắp. Nếu tôi nâng tạ và bắt đầu tập luyện cơ bắp, cánh tay của tôi, cơ thể tôi sẽ gửi nhiều máu hơn, nhiều axit amin hơn, nhiều oxy hơn đến cơ bắp đó vì nó đang hoạt động. Nhưng nếu tôi ngồi trước máy tính và xem lại các tập phim của The Simpsons, hoặc ngồi trước máy tính và giải quyết một hợp đồng liên doanh phức tạp nhất với nhiều phương trình toán học, thì não của tôi nhận được cùng một lượng chất dinh dưỡng, cùng một lượng máu, cùng một lượng oxy. Vì vậy, nó tiêu thụ cùng một bữa ăn, cho dù nó đang trong một giai đoạn chạy nước rút hay chỉ đang thư giãn trên ghế sofa, ngoại trừ trong giấc ngủ sâu và khi bạn ngâm mình trong nước lạnh vì nó buộc oxy lên não.
    Khoảnh khắc được phát lại nhiều thứ hai là một khoảnh khắc từ cuộc trò chuyện của tôi với Tiến sĩ Tim Specter, một nhân vật yêu thích trong Diary of a CEO. Và ở đây ông nói về sức khỏe một cách toàn diện hơn và một số huyền thoại lớn nhất mà hầu hết chúng ta tin tưởng đang cản trở chúng ta. Chúng tôi có một nhóm thể dục giữa một số bạn bè của tôi. Khoảng 10 người trong nhóm. Và chúng tôi đã theo dõi tần suất tập luyện của chúng tôi và những bài tập mà chúng tôi thực hiện. Một trong những điều tôi phải nói là hầu như không ai trong nhóm đã giảm cân. Chúng tôi đã làm điều này trong một năm. Và điều đó trái ngược với những gì bạn nghĩ. Thời điểm duy nhất tôi giảm cân thực sự là khi tôi thực hiện chế độ ăn keto. Tôi đã từ 14 stone 8 giảm xuống 13 stone 8 trong khoảng vài tuần. Nhưng tập thể dục và luyện tập gần như tôn sùng trong suốt hai năm rưỡi qua dường như không tác động gì đến trọng lượng của tôi cả, theo cách mà các chuyên gia thể dục có thể nói với tôi trên Instagram, quan điểm của bạn về vai trò của tập thể dục trong việc giảm cân là gì? Nó có vai trò rất nhỏ trong việc giảm cân. Tất cả các nghiên cứu, nghiên cứu lâu dài cho thấy nó không giúp giảm cân. Và điều đó đã được phóng đại quá mức như một cách giải quyết dễ dàng cho vấn đề béo phì của chúng ta. Tập thể dục không giúp giảm cân. Không.
    Tất cả các nghiên cứu cho thấy rằng điều kiện duy nhất là nếu bạn đã thay đổi chế độ ăn uống của mình, cải thiện chế độ ăn uống và bạn đã giảm cân thì việc duy trì một số bài tập thể dục sẽ giúp ngăn ngừa việc tăng cân trở lại. Nhưng tự nó, nếu bạn không thay đổi chế độ ăn uống, nó không có tác dụng gì. Vấn đề này hiện đã được tất cả các chuyên gia về béo phì biết rõ và tất cả các nghiên cứu. Điều này không nên khiến chúng ta béo lên. Liệu đây có phải là nguyên nhân? Liệu đây có phải là một trong những điều chính đang góp phần vào? Không, một lần nữa, đó là chủ nghĩa giảm thiểu. Nhưng lý do tại sao tập thể dục không hiệu quả rất quan trọng mà chúng ta cần nhận ra rằng chúng ta đều biết rằng đi bộ sẽ làm tăng cảm giác đói trước bữa ăn. Đó là điều mà bố mẹ bạn đã nói với bạn. Và mọi thứ liên quan đến tập thể dục là sau đó, cơ thể bạn chậm lại, quá trình trao đổi chất của bạn cũng chậm lại, và nó cố gắng hồi phục năng lượng đã mất. Đó chỉ là sự tiến hóa của chúng ta. Và đó là lý do tại sao điều đó rất tốt cho sức khỏe của bạn. Tôi tập thể dục. Thật tuyệt vời cho tâm trạng của bạn.
    Xin chào! Dưới đây là bản dịch của đoạn văn bạn đã cung cấp sang tiếng Việt:
    Nó rất tốt cho tim mạch của bạn, chống ung thư và nhiều điều khác. Tất cả chúng ta nên làm điều đó. Nhưng chắc chắn là không nếu mục tiêu của bạn là giảm cân. Bạn phải thực hiện một số điều để thay đổi chế độ ăn uống của mình. Và tôi nghĩ đó là một huyền thoại lớn, đặc biệt được perpetuated bởi các phòng tập gym và các ứng dụng thể dục cùng nhiều thứ khác. Và đó là điều hoàn toàn vô lý. Tôi đã đọc rằng khi bạn xem xét các nghiên cứu trong suốt 30 năm và bạn xem xét có bao nhiêu nghiên cứu đã được thực hiện về mối quan hệ giữa tập thể dục và cân nặng so với các yếu tố như đường và cân nặng, có gấp 12 lần nghiên cứu được thực hiện về mối quan hệ giữa tập thể dục và cân nặng so với đường và cân nặng. Tại sao lại như vậy? Tại sao lại ít nghiên cứu được thực hiện về phần sau? Tôi nghĩ đó là ảnh hưởng của các chính phủ và các công ty thực phẩm cùng công ty đồ uống. Vì vậy, rất nhiều nghiên cứu về tập thể dục được thực hiện trong 20 năm qua được tài trợ bởi các tập đoàn lớn muốn tạo ra sự liên kết giữa tập thể dục và giảm cân để họ có thể tiếp tục bán các thực phẩm và đồ uống siêu chế biến đầy đường và chỉ nói rằng đó là tình trạng béo phì ở trẻ em vì chúng ta không có sân chơi và không khuyến khích điều này. Và đó là lý do tại sao Coca-Cola và Pepsi luôn hiện diện trong các sự kiện Olympic và liên kết mình với thể thao. Họ đã dành hàng trăm triệu cho nhiều khoa sinh lý học, khoa thể dục, khoa dinh dưỡng để nghiên cứu trong lĩnh vực này. Về cơ bản, rất khó để có ai đó nghiên cứu về việc các đồ uống có đường khiến bạn tăng cân hoặc gây ra vấn đề vì số tiền cho dinh dưỡng từ các chính phủ thật sự rất thấp. Và đó là lý do mà nghiên cứu đầu tiên về thực phẩm siêu chế biến trong một thử nghiệm có kiểm soát chỉ diễn ra khoảng ba năm trước đây. Và nó đã tồn tại được 30, 40 năm. Thực sự là sức mạnh của nhóm vận động này không nhất thiết làm méo mó nghiên cứu theo cách xấu, nhưng họ chỉ hướng để đảm bảo rằng các nhà nghiên cứu đang làm việc trong lĩnh vực mà họ muốn mọi người quan tâm, và làm cho họ sao nhãng, không nói về đường hay thậm chí là các chất tạo ngọt nhân tạo, mà theo quan điểm của tôi cũng gần như tệ vì chúng loại bỏ và làm cho chúng ta xao lãng khỏi ý tưởng rằng vâng, việc cho trẻ em uống đồ uống có đường hoặc thậm chí là đồ uống có chất tạo ngọt nhân tạo sẽ không tốt cho chúng và gây ra béo phì.
    Chờ đã, tôi đã ngừng uống đồ uống có đường cách đây khoảng một năm. Tôi vẫn có những thương hiệu đó, nhưng tôi đã chọn phiên bản không đường. Ôi trời. Ồ không. Bạn có ý gì khi nói “ôi trời”? Vâng, tất cả các bản tóm tắt của các thử nghiệm cho thấy rằng nếu bạn lấy những người lớn trẻ và trẻ em và họ sẽ uống hai lon soda có đường và bạn chuyển họ sang phiên bản ăn kiêng, thì không có sự khác biệt thực tế nào về cân nặng hay những thay đổi chuyển hóa trong máu của họ. Bạn sẽ đến nha sĩ ít hơn, vì vậy bạn không bị sâu răng nhiều như vậy, nhưng bạn vẫn nên tăng thêm 300 calo nếu bạn uống hai lon mỗi ngày, nên thật ra không hiệu quả như nó được mong đợi, và đó là do những hóa chất này không phải là vô hại, vì vậy các loại tạo ngọt, ở trẻ em, chúng thay đổi não bộ của chúng để khiến chúng muốn nhiều vị ngọt hơn trong thức ăn, vậy nên nó có thể phản ánh mong muốn của bạn về sô cô la sữa vào đêm khuya, ai biết được, và điều đó làm cho trẻ em rất khó để ăn những thức ăn đắng hay chua hơn nếu chúng có những chất tạo ngọt nhân tạo trong chế độ ăn uống của mình suốt thời gian, nhưng giờ đây họ đã cho thấy rằng tất cả các chất tạo ngọt này thực sự ảnh hưởng đến vi sinh vật trong đường ruột của bạn, nên cả stevia, những cái gọi là lành mạnh, cũng có tác động đến vi sinh vật của bạn và chúng không phải vô hại, vì vậy chúng tôi biết rằng saccharin và sucralose cũng gây ra sự tăng vọt trong lượng đường trong máu của bạn, và tôi đã làm điều đó, bạn biết đấy, có một ít dấu vết, chúng không nên như vậy, nhưng thực sự chúng làm những điều mà chúng không được phép, vì vậy chúng tôi biết rất ít về những sản phẩm này, và quan điểm của tôi là chúng có hại, có lẽ không tệ như việc tiêu thụ đường, nhưng chúng chắc chắn không phải là đồ uống tốt cho sức khỏe, và chúng ta nên khuyến khích mọi người uống, bạn biết đấy, trà và kombucha và những hương vị thực phẩm có vị đắng thú vị thay vì chỉ những hỗn hợp hóa học siêu ngọt này. Liệu có phải là tập đoàn đường đã tài trợ cho rất nhiều nghiên cứu chỉ vào một số điều mà bạn đề cập đến? Đó cũng là tập đoàn muốn chúng ta tin vào phương pháp calo vào, calo ra, vì nếu tôi chỉ nhìn tất cả thực phẩm như nhau và trên cách tính calo này, thì tôi có thể uống một số đồ uống có ga có đường và một số thực phẩm chế biến, miễn là tôi giữ trong phạm vi thiếu hụt calo như vậy, tôi sẽ ổn, và vậy thì họ, có phải là tập đoàn đường, có phải là tập đoàn thực phẩm chế biến cho mô hình calo không? Chắc chắn rồi. Họ cần điều đó, phải không? Họ chắc chắn, điều đó rất quan trọng, bạn biết đấy, số calo bằng 0 hoặc 1 calo, bạn biết đấy, trên lon, đó là những gì bạn thấy, và, bạn biết đấy, bạn đang đánh lừa mọi người nghĩ rằng đây là một loại đồ uống tốt cho sức khỏe, và, ôi, bạn biết đấy, nếu tôi từng uống Coca-Cola nguyên chất, và bây giờ tôi uống phiên bản ăn kiêng, tôi đã giảm 300 calo mỗi ngày, chắc chắn tôi sẽ giảm cân. Đó chính xác là những gì họ đã làm, và họ cũng rất khao khát để chứng minh rằng các chất tạo ngọt nhân tạo thực sự là tốt cho sức khỏe, và họ tấn công bất cứ ai cố gắng nói rằng chúng có thể nguy hiểm theo bất kỳ cách nào. Và yet họ không bắt buộc phải thử nghiệm chúng. Vì vậy, không có hóa chất nào được thêm vào thực sự trải qua việc kiểm tra khắt khe về cách chúng ảnh hưởng đến vi sinh vật đường ruột của chúng ta, và điều này, bạn biết đấy, các cơ chế thử nghiệm của họ chưa thay đổi trong 50 năm qua. Và đây là khoảnh khắc được phát lại nhiều nhất liên quan đến sức khỏe trong chế độ ăn của một CEO vào năm 2023. Vậy điều đầu tiên tôi gặp phải, vì đây là vào thời điểm khủng hoảng tài chính, là sự thiếu hiểu biết về mối liên kết giữa não bộ và cơ thể.
    Bản dịch tiếng Việt:
    Vậy thì những giám đốc làm việc hiệu quả này có vẻ như đang hành động như thể cơ thể của họ chỉ là phương tiện di chuyển cho bộ não từ cuộc họp này sang cuộc họp khác, vừa không tôn trọng sức khỏe thể chất của bản thân, vừa không nhận ra rằng điều họ thực sự được trả tiền là để sử dụng bộ não của họ, và họ không tạo ra những điều kiện tốt nhất để bộ não hoạt động. Và tôi đang nói đến những điều rất cơ bản như giấc ngủ, chế độ ăn uống tốt, sự cung cấp đủ nước, không bị ngồi quá lâu, quản lý căng thẳng của mình, v.v. Vì vậy, bạn biết đấy, cơ quan nhỏ bé này, nếu nó không ở trong môi trường cho phép nó có cơ hội tốt nhất để thực hiện công việc của mình, thì nó sẽ không làm được, và sẽ có sự cố xảy ra ở một nơi nào đó. Và lần đầu tiên tôi thực sự phải đối mặt với ngân hàng là khi có người bị chết đột ngột do đau tim trên sàn giao dịch, và họ đã yêu cầu tôi làm nhiều hơn trong khả năng của tôi với tư cách là một bác sĩ y khoa cũ để hỗ trợ về các vấn đề thể chất. Và tôi đã nói, “Tôi không thể làm điều đó nếu chúng ta không giải quyết vấn đề tâm lý và cảm xúc, vì đó là nguyên nhân gây ra điều này.” Và họ đơn giản là không thể hiểu được điều đó.
    Bạn muốn làm gì với những người đó theo một cách cụ thể và thực tế? Nếu bạn có thể, nghĩa là nếu bạn có quyền ngăn họ không ngã gục trên sàn giao dịch, bạn sẽ bắt đầu từ đâu? Hiểu rằng căng thẳng, tức là mọi thứ bạn đang trải qua về tâm lý và cảm xúc đang thách thức, và các yếu tố như thường xuyên đi công tác, điều này gây thách thức cho cơ thể bạn, khiến mức độ hormone cortisol tăng lên, hormone này đến từ tuyến thượng thận. Và cortisol sẽ đi khắp cơ thể và não bộ bạn qua máu. Não bộ có các thụ thể để hiểu những gì đang diễn ra liên quan đến mối đe dọa cho sự sống còn của bạn.
    Vì vậy, trong một chu kỳ 24 giờ, tùy thuộc vào độ tuổi và giới tính của bạn, có một mức cortisol bình thường, do đó nó có thể tăng lên và giảm xuống. Bạn biết đấy, nếu có điều gì thách thức xảy ra, chúng ta cần phải thích nghi và vượt qua thách thức đó. Nhưng khi mức này luôn cao hơn mức bình thường, những thụ thể trong não bạn sẽ nghĩ rằng có một mối đe dọa sắp xảy ra cho sự sống còn của bạn.
    Vì vậy, có một chuỗi hormone lớn, và cơ bản là cortisol gây ra viêm trong cơ thể. Viêm của hệ mạch, viêm xung quanh tim và mọi thứ khác, như GART và những thứ khác. Nhưng đặc biệt vào thời điểm đó, chúng tôi thấy rất nhiều trường hợp đau tim do căng thẳng gây ra. Điều này diễn ra khi không có huyết áp cao, cholesterol cao, hay hút thuốc. Tất cả đều do căng thẳng. Một lần, tôi đã tìm kiếm trên Google, vì tôi có một luận văn, tôi đã tìm câu hỏi, căng thẳng có phải là lây lan không? Và nó đã hiện lên và nói rằng nó lây lan. Nó có lây không? Trong những hoàn cảnh nào chúng ta cần phải nhận thức về sự lây lan đó? Và quan trọng hơn, làm thế nào và tại sao nó lại lây lan?
    Được rồi, tôi sẽ cho bạn câu trả lời về điều đó, nhưng trước tiên tôi sẽ hỏi bạn một câu hỏi. Bạn đã bao giờ bước vào một phòng với ai đó chưa? Và khi bạn rời khỏi cuộc họp với họ, bạn cảm thấy mệt mỏi như nào? Được rồi, vậy bạn biết cảm giác đó. Vậy tôi sẽ nói cho bạn biết nó hoạt động như thế nào về mặt sinh lý học. Tôi sẽ bắt đầu với điều gì đó khác để xây dựng câu chuyện này cho bạn. Bạn có biết rằng phụ nữ sống chung hoặc làm việc gần gũi với nhau sẽ đồng bộ hóa chu kỳ kinh nguyệt của họ trong vòng hai hoặc ba tháng không? Vì vậy, bất cứ khi nào tôi muốn giải thích điều gì đó phức tạp, hoặc tôi không thực sự biết khoa học thần kinh hiện tại, tôi luôn đưa nó về những gì đã xảy ra trong thời kỳ cổ đại.
    Vì vậy, khi chúng ta sống trong hang động, đàn ông đi săn bắn và thu thập, sống khá du mục. Đôi khi họ sẽ ra đi trong nhiều tháng. Và trong những ngày đó, điều quan trọng nhất cho sự sống sót của loài người là con đực alpha phải truyền lại gen của mình. Vì vậy, nếu anh ta phải đi xa trong nhiều tháng và không có đàn ông khác ở đó để bảo vệ phụ nữ khỏi những kẻ săn mồi, có thể sẽ xảy ra một kỷ băng hà và họ sẽ đông cứng chết hoặc không có thức ăn. Anh ta cần đảm bảo rằng ít nhất có năm phụ nữ được thụ thai với tinh trùng của anh ta cùng một lúc. Vì vậy, nếu có xảy ra tình trạng thiếu thức ăn hoặc có tình huống như thai chết lưu hay sẩy thai hay gì đó, ít nhất một trong năm sẽ sống sót.
    Vì vậy, để có thể làm được điều đó, họ phải có khả năng sinh sản vào cùng một thời điểm. Đó là lý do tại sao cơ chế đó tồn tại. Bây giờ, chúng ta không cần cơ chế đó nữa, nhưng nó vẫn được lập trình vào cách chúng ta hoạt động. Vì vậy, những hormone steroid giới tính như estrogen và progesterone, chúng sẽ thoát ra từ mồ hôi của chúng ta khoảng cách này xung quanh chúng ta. Và đó là lý do tại sao nếu bạn sống với một người phụ nữ khác, hoặc nếu bạn ngồi đối diện nhau mỗi ngày, thì các hạt hormone từ mồ hôi của tôi sẽ đi qua da của người phụ nữ khác. Nếu cô ấy nằm trong khoảng cách nào? Ý tôi là, bạn không cần phải ngồi cạnh nhau. Nếu bạn sống cùng nhau thì nghĩa là bạn đang tương tác đủ để nó xảy ra. Được rồi. Vậy còn nếu bạn làm việc cùng nhau thì sao? Nếu bạn làm việc cùng nhau và ngồi cạnh nhau mỗi ngày, thì điều đó cũng xảy ra. Vì vậy, bạn biết đấy, trong một văn phòng nhỏ có khoảng sáu cô gái, thì sự đồng bộ hóa chu kỳ kinh nguyệt sẽ xảy ra. Thú vị là, nó do con cái alpha dẫn dắt. Vậy nên, bạn có thể làm việc ra nếu bạn chưa biết ai là cái alpha female. Chà, nếu bạn biết, về cơ bản, giả sử chu kỳ của tôi không thay đổi và mọi người nói, ôi, tôi có chu kỳ sớm hoặc tôi chưa có chu kỳ nhưng bây giờ đã bắt đầu, thì điều đó có thể có nghĩa là tôi là cái alpha female. Cơ thể làm thế nào để biết ai là cái alpha female? Điều đó sẽ liên quan đến mức testosterone. Tại sao cơ thể lại quan tâm đến ai là cái alpha female? Tại sao việc họ đồng bộ hóa với cô ấy lại quan trọng? Tôi không biết điều đó có thật sự quan trọng không. Tôi nghĩ đó chỉ là một trường hợp của sinh lý học mà thôi.
    Vậy nên nó hơi giống như trong bầy khỉ đột, mức độ căng thẳng của con khỉ đột đực bạc ảnh hưởng đến các con khỉ đột khác nhiều hơn so với những con khỉ đột ngang hàng với nhau. Có một thứ tự tự nhiên và nó phải liên quan đến sự sống còn nữa. Vậy nên, cô ấy có thể là người mà con khỉ đực alpha sẽ thụ thai trước tiên? Có lẽ vậy. Tất cả mọi người cần phải xếp hàng vì khi cô ấy bắt đầu quan hệ tình dục, họ cần phải sẵn sàng. Vâng. Được rồi. Và cũng có thể điều này liên quan đến những thứ như gen sống sót. Vậy nó sẽ là những người có gen mạnh mẽ nhất vì đó là những gì bạn muốn truyền lại. Được rồi, nghe hợp lý. Những người linh hoạt nhất. Được rồi. Vậy chúng ta đang ở đâu nhỉ? Căng thẳng và sự lây lan. Tất cả các hormone trong chu kỳ kinh nguyệt. Về cơ bản, cortisol là một hormone hoạt động theo cách đó. Cortisol là hormone căng thẳng chính. Và điều này không quan trọng bạn là nam hay nữ, nhưng nó quan trọng ở đâu trong thứ bậc của tổ chức, như tôi vừa đề cập. Vậy nên thường trong cuộc trò chuyện mà tôi đã đề cập với bạn, khi bạn vào một căn phòng và cảm thấy hoàn toàn kiệt sức sau đó, thường thì người ra khỏi phòng cảm thấy kiệt sức là ít cấp bậc hơn so với người đã ảnh hưởng đến họ. Và đó là lý do tại sao điều này rất quan trọng với lãnh đạo. Bởi vì mức độ căng thẳng của bạn với tư cách là một nhà lãnh đạo, một CEO sẽ có tác động lớn hơn đến mọi người khác so với tất cả những người còn lại cộng lại. Vì vậy, quản lý căng thẳng của bạn rõ ràng là quan trọng đối với bạn. Nhưng nó cũng quan trọng về việc điều gì sẽ xảy ra với những người khác. Vấn đề đầu tiên mà tôi gặp phải là các CEO và CFO nói rằng, “Tôi sẽ không cho họ biết rằng tôi đang căng thẳng. Tôi sẽ không nói với họ điều gì đang xảy ra với các con số. Tôi sẽ không thể hiện cảm xúc trước mặt họ.” Và tôi đã nói, “Họ vẫn sẽ biết về mặt sinh lý. Nó sẽ ảnh hưởng đến họ.” Vậy nên bây giờ bạn thực sự phải làm gì đó về điều đó. Và điều khác về cortisol, mà khá buồn cười, một trong những tác dụng phụ là như một cơ chế sinh tồn, nó sẽ giúp bạn lưu trữ chất béo quanh bụng. Vậy nên, một lần nữa, trong hang động, nếu bạn có khả năng không tìm thấy thức ăn trong một tháng, thì nếu bạn có thêm chất béo quanh bụng, bạn có thể tiêu hóa nó và sống sót cho đến khi bạn tìm thấy thực phẩm. Vậy nên với các khách hàng của tôi trong lĩnh vực dịch vụ tài chính, đã đến lúc mà ngay khi tôi bước vào phòng, họ chỉ cần kéo áo phông lên và nói, “Bây giờ bạn biết tôi đã như thế nào trong tháng qua.” Vậy nên căng thẳng gây ra mỡ bụng? Mỡ bụng rất khó để giảm. Vậy nên một lần nữa, những gì tôi thấy với mọi người là họ sẽ nói, “Ôi, tôi đã tăng cân một chút quanh vùng bụng, bạn biết đấy, tôi đã phải nới lỏng thắt lưng một chút.” Vậy nên tôi đã bắt đầu ăn ít hơn. Tôi đã bắt đầu tập thể dục nhiều hơn và tôi vẫn không thể giảm được. Và một lần nữa, đó là khi tôi sẽ giải thích đây là tác động của cortisol. Miễn là bạn vẫn đang tiết ra cortisol dư thừa, mọi thứ sẽ không thay đổi. Vậy nên, như tôi đã nói, ngay cả việc tập thể dục nhiều hơn hoặc ăn tốt hơn, ít hơn hoặc khác đi, bất cứ điều gì cũng sẽ không giảm được chất béo đó. Bạn phải đến với nguyên nhân gốc rễ. Bạn phải giảm cortisol. Đối với bất kỳ ai trong số các bạn vẫn còn ở đây, tôi có một khoảnh khắc thưởng cho các bạn. Tôi thường được hỏi tập nào là tập yêu thích của tôi trong Diary of a CEO mọi thời đại. Và tôi thường cố gắng tránh câu hỏi đó vì tôi không muốn chọn một tập cụ thể nào. Nó giống như việc chọn con cái của bạn. Tuy nhiên, vì bạn đã đến đây, tôi sẽ tiết lộ cho bạn và tôi sẽ phát cho bạn một khoảnh khắc từ cuộc trò chuyện đó. Tập yêu thích của tôi trong Diary of a CEO mọi thời đại là tập 101. Và tình cờ nó cũng là tập được chia sẻ nhiều nhất mà chúng tôi đã có từ trước đến nay trên WhatsApp. Tôi biết điều đó nghe có vẻ hơi mơ hồ, nhưng điều thú vị về WhatsApp là nó thường là một đối một. Thường thì một người bạn gửi cho một thành viên trong gia đình hoặc cho một người bạn hoặc điều gì đó như vậy. Và để nó trở thành tập được chuyển giao nhiều nhất giữa hai người, tôi nghĩ điều này nói lên giá trị của cuộc trò chuyện đó. Đây là một trong những khoảnh khắc quan trọng nhất từ tập yêu thích của tôi trong Diary of a CEO mọi thời đại. Để hiểu hạnh phúc là gì, bạn phải hiểu nguyên nhân của nó. Đúng. Và bạn viết về điều đó rất nhiều và giải quyết hạnh phúc. Vậy nguyên nhân của sự không hạnh phúc theo bạn thấy là gì, đặc biệt nếu bạn đang xây dựng các ứng dụng học máy sẽ giúp con người đạt được sự hài lòng hoặc hạnh phúc theo cách cá nhân hóa, chúng ta phải có khả năng biết nguyên nhân gây ra sự thiếu hụt hạnh phúc này. Cho phép tôi có một chút thời gian để giải thích vì điều này đơn giản khi chúng ta hiểu, nhưng không dễ để đạt được nó. Vì hạnh phúc rất có thể dự đoán được. Nếu bạn nhìn lại bất kỳ khoảnh khắc nào trong đời mà bạn từng cảm thấy hạnh phúc, có một điểm chung trong tất cả các khoảnh khắc đó mà thực sự có thể được tài liệu hóa trong một phương trình toán học. Bạn chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc chỉ vì một sự kiện cụ thể trong cuộc đời. Lấy ví dụ như mưa. Mưa không khiến bạn hạnh phúc hay không hạnh phúc. Không có giá trị vốn có nào về hạnh phúc trong mưa. Mưa khiến bạn hạnh phúc khi bạn muốn tưới cây của mình, và nó khiến bạn không hạnh phúc khi bạn muốn tắm nắng. Vậy nên không chỉ là sự kiện mưa. Đó là sự so sánh giữa sự kiện và một kỳ vọng trong tâm trí bạn về cách cuộc sống nên diễn ra. Nếu bạn đang lo lắng về cây của bạn, thì cuộc sống nên đối xử hào phóng với tôi và mang đến cho tôi mưa để tôi có thể tưới cây. Và nếu cuộc sống làm điều đó, thì cuộc sống đáp ứng kỳ vọng của bạn và bạn hạnh phúc. Thực tế, hạnh phúc theo cách đó trở nên bằng hoặc lớn hơn, vì vậy thực sự là toán học, rằng nhận thức của bạn về các sự kiện trong cuộc sống của bạn trừ đi kỳ vọng của bạn về cách cuộc sống nên là. Và áp dụng điều đó cho bất cứ điều gì. Áp dụng điều đó cho bất cứ điều gì. Vậy nên ví dụ yêu thích của tôi là tự nhiên. Chúng ta đều hạnh phúc trong tự nhiên.
    Tại sao mọi người lại hạnh phúc khi ở giữa thiên nhiên? Ý tôi là, bạn ra ngoài và có
    kiến và ruồi, cây cối thì cong queo, có bụi cây ở khắp nơi, và thật sự không hề có sự
    ngăn nắp hay tổ chức nào. Nhưng đó là điều chúng ta mong đợi. Vì vậy, sự hỗn loạn của thiên nhiên chính là điều
    mà chúng ta kỳ vọng từ thiên nhiên. Và vì vậy, chúng ta cảm thấy hạnh phúc. Không ai ngồi trước đại dương và nói,
    “Tôi thích cảnh quan, nhưng làm ơn hãy tắt tiếng.” Bạn chỉ đơn giản là đón nhận. Đó là âm thanh đơn điệu và cảnh vật,
    gió và mặt trời cùng toàn bộ trải nghiệm. Và vì lý do đó, hạnh phúc trở nên rất khác so với những định nghĩa mà chúng ta đã được nghe. Những gì được định nghĩa cho chúng ta là hạnh phúc được tìm thấy trong việc tụ tập tại quán rượu hoặc một bữa tiệc hay một hoạt động nào đó hoặc một loại thú vui, niềm vui, hay sự phấn khởi nào đó. Điều đó hoàn toàn không đúng. Tôi gọi đây là trạng thái thoát khỏi thực tại. Hạnh phúc theo định nghĩa của phương trình hạnh phúc là các sự kiện bằng hoặc vượt qua mong đợi, cuộc sống diễn ra theo cách của tôi. Vì vậy, cơ bản, hạnh phúc là sự bình tĩnh và yên bình mà bạn cảm thấy khi bạn chấp nhận cuộc sống như nó đang có. Nó không thực sự quan trọng cuộc sống là gì. Điều quan trọng là bạn có thể chấp nhận nó.
    Vì vậy, bạn có thể lấy một ví dụ. Nếu sếp của bạn khó chịu và mong đợi của bạn là, vâng,
    sếp thường khó chịu. Đó chính là cuộc sống. Họ trở thành sếp bởi vì họ khó chịu. Và nếu đó là mong đợi của bạn, bạn sẽ nhìn nhận nó và nghĩ rằng, “Vâng, tôi cần học cách quản lý những sếp khó chịu.” Và nếu điều đó là đúng, thì bạn sẽ không cảm thấy khó chịu về điều đó. Tương tự, bất kỳ điều gì khác, nếu bạn nhìn nhận nó, thì không chỉ là sự kiện. Đó là cách bạn cảm nhận về sự kiện. Bạn có điều gì đó để ảnh hưởng. Đó không chỉ là sự kiện. Đối tác của bạn có thể nói điều gì đó đau lòng vào thứ Sáu lúc 4 giờ chiều. Đó là sự kiện. Đối tác của tôi đã nói điều gì đó đau lòng. Vào sáng Chủ nhật, bạn tự hỏi, “Anh ấy hay cô ấy không còn yêu tôi nữa.” Được chứ? Đó chính là cách bạn cảm nhận về sự kiện. Đó không thực sự là sự kiện. Sự kiện là một điều gì đó đau lòng đã được nói. Nhưng cách bạn cảm nhận về sự kiện là công việc của bạn. Đó là bộ não của bạn thêm màu sắc vào nó. Và rồi bạn so sánh điều đó với mong đợi của bạn. Bạn so sánh “sếp của tôi khó chịu” với “sếp của tôi không nên khó chịu.” Bạn lấy điều đó từ đâu? Vì vậy, chúng ta làm mờ đi phương trình hạnh phúc. Chúng ta phá vỡ phương trình hạnh phúc vì những điều mà tôi gọi là sáu ảo tưởng lớn và bảy điểm mù. Sáu ảo tưởng lớn cơ bản là các con đường mà thế giới hiện đại dạy chúng ta để điều hướng thế giới hiện đại mà ảo tưởng của chúng ta không đúng. Lấy ví dụ, kiểm soát. Mọi người đều biết rằng để thành công trong thế giới hiện đại, bạn phải học cách kiểm soát
    các sự kiện nhất định. Vì vậy, bạn bắt đầu tin rằng cách để thành công trong cuộc sống là kiểm soát mọi thứ. Nhưng sự thật là, ngay cả khi bạn quay về với những điều cơ bản của vật lý, chúng ta không bao giờ thực sự có quyền kiểm soát. Thiết kế tuyệt đối của chính thiên nhiên, của vũ trụ, là sự rối loạn và hỗn loạn, đúng không? Đó chính là thiết kế thực sự. Và vì vậy, nếu bạn cố gắng kiểm soát nó, bạn sẽ bị thất vọng. Rất nhiều sự kiện sẽ không đạt được mong đợi của bạn. Được chứ? Và vâng, tôi không nói rằng đừng kiểm soát bất cứ điều gì, nhưng hãy bắt đầu hiểu rằng bạn sẽ phải chọn lọc vì bạn chỉ có một lượng nỗ lực có giới hạn. Và nhân tiện, ngay cả khi bạn chọn lọc và cố gắng kiểm soát mọi thứ, đôi khi mọi thứ sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát. Được chứ? Và đó nên là mong đợi của bạn. Khi bạn nhận ra điều đó, đó là một trong những ảo tưởng lớn nhất của tôi. Được chứ? Tôi là một nhà toán học. Tôi là một nhà phát triển phần mềm. Tôi là một nhà vật lý. Tôi là một kỹ sư. Và tôi là một giám đốc cấp cao, điều đó không thể tồi tệ hơn thế. Được chứ? Tôi như là tệ nhất, hoàn toàn tệ nhất. Tôi đã từng cung cấp cho vợ tuyệt vời của mình, tôi thề với bạn, Steven, đừng đánh giá tôi. Tôi đã từng đưa cho cô ấy một bảng tính cho biết khi nào nên giặt đồ màu và khi nào nên giặt đồ trắng dựa trên mức tiêu thụ trung bình của chúng tôi, và như một gia đình để bảo vệ môi trường. Và cô ấy, Nibel tội nghiệp, thực sự đã mỉm cười với tôi và nói, “Chắc chắn, em sẽ sử dụng cái này.” Tất nhiên rồi, và phớt lờ tôi vì đó là cách bạn có thể trở nên điên cuồng khi nói đến việc kiểm soát. Bây giờ, đây là những ảo tưởng. Nếu bạn sống cuộc đời mình qua ảo tưởng về kiểm soát,
    chúc bạn may mắn tìm thấy hạnh phúc. Vì vậy, sáu ảo tưởng lớn, ảo tưởng về tư duy,
    ảo tưởng về bản thân, ảo tưởng về kiến thức, ảo tưởng về thời gian, kiểm soát và nỗi sợ hãi. Được chứ? Bây giờ, đó là một bên và điều đó làm rối loạn hoàn toàn cái nhìn của bạn về những gì nên mong đợi từ cuộc sống vì bạn đang mong đợi cuộc sống hành xử qua một ống kính của ảo tưởng. Bên kia của nó là những gì tôi gọi là bảy điểm mù. Được chứ? Và bảy điểm mù thực sự không phải là những khiếm khuyết trong bộ não của bạn. Thực tế, chúng là thiết kế của chính bộ não của bạn. Được chứ? Bộ não của bạn được thiết kế để cho bạn biết điều gì sai. Được chứ? Nó không được thiết kế để, bạn biết đấy, nếu một con hổ xuất hiện ở đây ngay bây giờ, bộ não của tôi không có chức năng gì trong việc nói với tôi, ôi trời ơi,
    nhìn con vật kỳ diệu đó kìa. Đúng không? Vâng, đó là một con vật đẹp, nhưng bộ não của tôi sẽ nói,
    chúng ta sẽ chết. Được chứ? Và ý tưởng rằng chúng ta sẽ chết chính là điều khiến cho bộ não của chúng ta không ngừng tìm kiếm những điều sai lệch, làm mờ đi các sự kiện của cuộc sống. Bạn hỏi một người mẹ và,
    và cô ấy sẽ nói, ôi con gái tôi đã bị ốm suốt mùa đông. Không, cô ấy chỉ có hai lần bị cúm, mỗi lần ba ngày, nhưng đối với trái tim yêu thương của một người mẹ thì điều đó cần phải được phexh lớn hóa. Sự phóng đại là một trong những điểm mù. Bộ não của bạn đang cố gắng khiến bạn hành động. Nó thúc đẩy bạn. Nó thúc đẩy bạn bằng cách phóng đại sự kiện một chút để bạn có thể nhảy vào và hành động. Và tương ứng, sự kiện mà bạn đang so sánh, bạn đang so sánh sự kiện sai với mong đợi sai và phương trình hạnh phúc bị tan rã.
    Bạn có cần một podcast để nghe tiếp theo không? Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những người thích tập này
    cũng có xu hướng yêu thích một tập gần đây khác mà chúng tôi đã thực hiện.
    Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong mô tả bên dưới. Tôi biết bạn sẽ thích nó. (nhạc vui tươi)
    這是最重要的問題。人們經常問我這個問題。他們會說:「Steve,你在《CEO日記》播客中最喜歡的集數是什麼?」我認為更重要的問題其實是,你在《CEO日記》播客中所有時期最喜歡的集數是什麼?因此,我出去試圖回答這個問題。你最喜歡的集數是什麼?在這個播客中你最喜歡的時刻是什麼?透過使用數據科學家和一個大型分析團隊,我們找出了在我們今年製作的數百集節目中,被重播最多的時刻,今天要向你們展示。這些是你們重播和分享的時刻,超過了這個播客中其他任何時刻。理論上,這應該是你聽過的最有價值的《CEO日記》集數。因為這是我們在2023年節目中最有價值的時刻的匯編。第七個最重播的時刻是我和Giles Yeo的對話,他挑戰了一些關於健康、體重和肥胖的最大神話。他回答了這個問題:「我們隨著年齡增長,真的必須變胖嗎?這是基因造成的嗎?有什麼簡單的方法可以管理我們的體重?」在我讀到你書中提到的,隨著年齡增長我們會越來越胖後,我查了一下。根據醫療研究和質量機構的回顧,他們說我們確實會隨著年齡增長而自然增加體重,平均每年增加一到兩磅。而這是來自醫療研究和質量機構的資料,我覺得這相當驚人,但完全準確。所以我們的數據顯示,對,這其實是對的。在20到50歲之間,那30年的過程中,普通人平均會增加約15公斤的體重,也就是32磅。是的,每年增加一到兩磅。在30年中平均會增加15公斤的體重。有些人增加得很少,而其他人則增長得更多。我們在鏡子裡看著自己。我看著自己在鏡子裡。但這是真的。我不想成為那樣的人。兄弟,我不知道你還有什麼選擇。那我可以怎麼做來保持健康?因為對我來說,這不僅僅是關於體重或外貌。更重要的是,我不知道該怎麼說。前幾天有一組大階梯,真的非常長,通往湖邊。我幾個月前在印尼時,記得看到那些階梯,想道:天啊,如果我不是運動型,身強體壯,膝蓋很好,根本不可能下那組長而彎曲的印尼手工雕刻的階梯去搭乘那個我打算參加的船旅行。這讓我想到了一件有趣的事情。我知道這聽起來有點奇怪,但它在我心中閃過。我走到階梯底部,轉向我身邊的人,真的像是說,你知道嗎?這就是為什麼我得盡量保持身材。因為我想參加這些船旅行,我想去那些漂流活動,但如果我不能上下那些階梯,根本無法到達。
    所以這就是我所關心的。我關心的是能夠活動、強健,並持續保持健康。從你提到的重力和體重來看,超重會影響我上下那些階梯的機會。所以我認為這裡有兩個要素。首先,是我們想要做的事情。對吧?因為你說得絕對正確。這些都是我仍然能夠做到的事情。我仍然可以爬山或下山,因為我仍然足夠健康去做到這些。而我想要在能做到的情況下,保持最佳的身體狀態,而體重無疑會抑制這一點。但我們還需要考慮第二個要素。這並不僅僅是健康的問題。看,我們都不會活得更久。希望是這樣的,無論如何,如果我們的生活時間延長,但身體不健康,你會想活得更久嗎?所以你想要活得更長,卻更健康。這是毋庸置疑的,與年齡關聯最密切的健康因素,不是你的總體體重。這裡有一個角色,你的肌肉量。在你年齡增長的過程中,你的肌肉質量獨立於你擁有的脂肪量。這將決定你隨著年齡增長的健康狀況。因此,當我現在談到六十歲、七十歲時,而不是能夠下到200米的階梯。當你變老的時候,最關鍵的信息就是要保持阻力訓練,而不是舉重。這不是我所說的。坐在牆邊,起身和坐下椅子,因為這樣的話,你擁有的肌肉量真的會標誌著你的健康水平。所以,科學非常驚人,它與體重無關。肌肉質量在你到達60歲、70歲之後對健康老化至關重要。很有趣,好的。所以我會繼續做阻力訓練。
    正確,永遠如此。只要能的話,保持阻力訓練和舉重。
    盡可能地舉重。在某個時候,你可能無法再舉重了。
    嗯,我不知道。不要小看我,不要小看我,John。
    年輕的傲慢。
    那是年輕的天真。是的,你只是認為你總能做你現在能做的事情。
    我經常想這個問題。我想很多人會觀看這個播客,因為特別是這個時候的年份,我們在一月,他們可能會試著找到削減脂肪的方法。他們想變得瘦一點。你說過,你想減掉半英石。我也在同一位置。我認為大多數人想要減掉半英石或其他東西。
    以下是您要求翻譯的文本,已翻譯成繁體中文:
    你會建議什麼方法來做到這一點?要簡單一些,你知道的,不要像那些複雜的,去買某人的課程,做三百萬個仰臥起坐等等。對於希望實現可持續減重的人,你會給什麼簡單的建議?首先是你攝取的蛋白質量。你需要專注於將每日能量的約16%來自蛋白質,好的,16%。這是個甜蜜點。如果你攝取過多而又不進行力量訓練,會給你的腎臟帶來壓力,因為腎臟需要排除蛋白質中的氮。所以16%是個甜蜜點,這並不僅僅意味著牛排,這也可以是豆類、豆腐,任何地方的蛋白質,16%。第二是纖維。我們需要攝入盡可能多的纖維,好嗎。目標是30克。雖然目前在這個國家的平均攝入量大約只有15克。我們需要將實際攝入的纖維量翻倍。第三,我們需要限制飲食中添加糖的量。添加糖是指非纖維中所含的糖,粉狀物、楓糖漿、龍舌蘭蜜,所有這些都是你添加的糖。保持在每日能量含量的5%或更少。而這三個數字是我希望你記住的。所以16%的蛋白質、30克纖維、5%或更少的添加糖。將這些應用於你想要的任何飲食中,無論是生酮飲食或你想做的任何事情。應用這些。我認為這將是一種可持續、健康的飲食方式。第六大重播時刻是我和Mindy Pells博士的對話,她談到了燃燒腹部脂肪的飲食。營養在這個時節是非常重要的。因此,她詳細說明了如何吃和行為,以減少腹部脂肪並改善整體健康。你告訴我關於前兩種斷食風格。第一種是間歇性斷食,持續12到16小時,對於減重、腦霧等等都很好。第二種是自噬。自噬。我剛剛說什麼?自傳,但我喜歡這個。我說的是自噬。我們可以回放一下。我絕對說了自噬。如果我沒有,我們會用人工智慧修正它。自噬斷食是17到72小時,對於平衡性荷爾蒙和預防疾病很有幫助,總體來說。對。第三,我們還沒有談到腸道重置斷食。對。那是什麼?是基於麻省理工學院的一項研究,該研究顯示24小時不進食,你腸道內的幹細胞實際上會開始重啟。幹細胞是能夠在身體內部任何地方進行修復的細胞,但在24小時內,你的腸道內會出現大量這些細胞。在腸道中,我們的微生物組因為剛剛提到的一切而受到了損害。所以在這次24小時的斷食中,我發現我可以讓那些服用避孕藥多年的人,接受過多次抗生素治療的人,還有那些吃了很糟糕食物的人。實際上,我可以讓他們每週接受一次或每幾週一次的24小時斷食。這些幹細胞會進入其中,開始修復。現在如果我教那個人如何正確飲食,他們的食物實際上會開始在腸道中建立更好的微生物組。因此這24小時的斷食在我的診所中成為一種做法,我可以解決所有這些腸道問題,因為我知道身體擁有製造這些腸道幹細胞的能力。這真的很瘋狂。我們讓人們擺脫了膳食補充劑,讓那些無法製造血清素的人(血清素影響情緒,來自腸道)突然變得更快樂。那些三天沒有排便的人,突然開始進行這個腸道重置,就像奇蹟一樣。這是不可思議的。第四,燃脂斷食。所以燃脂斷食對於那些希望減重的人來說,可能是我最喜歡的。研究顯示,36小時不進食,然後12小時進食。他們實際上是在30天的周期中進行的,但我們在我們的社區中一直在使用這種方法,在36小時內,發生的事情是,這段時間足夠讓血糖下降,然後,身體變得非常聰明。它開始思考,好的,血糖並不高,我們一直處於禁食狀態。我們觸發了自噬,減少了炎症,開始製造酮體。我們正在嘗試去尋找食物,但這超額的體重對你並不有利。因為記住,你必須去尋找食物。因此,它減少了體重。而且這是幫助人們解除任何類型的體重減少抵抗的最美妙的方法。但最重要的是,你知道它從哪裡減少了最多的體重嗎?或者大家都想減少哪里的體重?腹部。對。所以這應該叫做燃脂的腹部脂肪燃燒。對,腹部脂肪。是的,那樣會更好。但對。這就是他們展示的,實際上36小時的斷食開始減少體重,而這是從腹部開始的。令人信服。第五,作為多巴胺重置的斷食。對。所以第五,我發現一些研究顯示,當人們48小時不進食時,整個多巴胺系統將會重新啟動。所以重要的是要知道多巴胺系統是我們的快樂分子。這是實際上是一種動機分子。它是一種神經遞質,讓愉快的思想從一個神經元傳遞到另一個神經元。因此發生的事情是,我相信你在你的播客中談過,現在我們的多巴胺過飽和。
    如果你有其他的文本需要翻譯或其他問題,隨時告訴我!
    但專門談到那些過量飲食的人,他們實際上發現我在書中引用的研究表明,食物成癮的人,以及那些像肥胖這樣有額外體重的人,並沒有從他們的食物中獲得足夠的快樂,因為他們的多巴胺受體已經飽和。因此,他們必須吃更多的食物才能獲得更多的快樂。而且,你知道,食物確實可以改變狀態。它確實使我們感到快樂。因此,他們發現,如果把這些人放入48小時的禁食中,他們實際上重啟了整個多巴胺系統,並出現了新的多巴胺受體網站。於是當他們重新引入食物時,他們實際上能在少量食物中獲得更多的享受。這讓我想到昨天和我的一些團隊成員進行的對話,我們在談論,有時我覺得如果我吃了糖,我可能會陷入一種糖的循環中。我所說的意思是我會吃一些糖,然後幾個小時後,我又會對糖產生渴望。再然後幾個小時後,我又會對糖有一次渴望。但在其他時候,比如說我做生酮飲食時,我當時進行了大約八週的生酮飲食,在整個期間,我並沒有對糖產生任何渴望。是的,我們有一些巧克力進入了工作室,我走過去聞了聞巧克力,但我不想要它,因為那種渴望已經消失了。然而,當我處於我所說的糖循環中時,我一天可能吃一到兩次糖。並且我對糖的渴望似乎無法抗拒。
    是的,多巴胺是更多的分子。它不是足夠的分子。因此,當你攝取糖時,你會感受到這種多巴胺的沖擊,腦袋會說,嗯,喜歡這個,給我更多。所以你無法滿足,這是無止境的。你永遠不會完全滿足,它不斷地希望你回來,獲得更多和更多。
    所以當你開始脫離生酮能量系統時,你也會得到同樣的欣快感。你可能感受到同樣的高興,同樣的心智清晰,但你卻完全排除了這個分子“更多”的影響。事實上,多巴胺確實會… 你會得到那些受體的修復,但當你處於生酮狀態時,你並不會獲得那種強烈的多巴胺衝擊。你得到的是酮體。我在和我的團隊討論時,在想,我需要遠離糖多長時間才能擺脫那種可怕的“給我更多”的循環。是的,我的經驗是,大約三天。三天。這是我所想的,對吧?我想我說過四到五天,但這也是基於經驗。如果我已經三到四天沒有吃糖,我是指像巧克力這樣的東西,但在糖的意義上有一定的顯著性。然後在三到四天後,對它的渴望似乎會消失。是的,是的。
    如果你想克服糖癮,坦白說,這並不難。是的,就忍耐三天。然後那種多巴胺的叫囂就會停止。而如果你把禁食加上去,這樣你就能獲得酮體。因此,你不會那麼需要它。酮體能夠消除飢餓,並使你在精神上保持非常清晰。它會給你帶來這種欣快的感覺。因此,你不會有那種想要去吃糖的衝動。酮體來自禁食,這是當你的身體轉換代謝狀態的時候。最後一種和最終的禁食方式是免疫重置禁食。是的,免疫重置是基於沃爾特·朗戈博士的研究而建立的。他對正在接受化療的癌症患者進行了一項研究。我們都知道化療的一個挑戰是,化療會摧毀整個免疫系統。因此,他想看看,如果我讓人處於禁食狀態,這樣經過化療時會有什麼不同?他發現,在禁食三天後,我們體內的白血球實際上會重啟自己。它們所做的就是把所有舊的白血球都排除,然後新的白血球出現。因此,人們可以走出化療的經歷,擁有更強的免疫系統,而不像我們之前看到的那樣,它摧毀了免疫系統。這一發現讓三天的水禁食在美國引起了廣泛的熱潮,我們看到很多人都在進行三天的水禁食以增強免疫系統。但同樣,在三天後,你還會獲得幹細胞,全身的幹細胞。因此,突然間,你的身體中湧現出幹細胞,修復身體的所有部分。我總是用這個例子,因為我曾經有過跟腱損傷,無論如何都無法治癒。因此,我進行了五天的水禁食。在第四天,我感覺到跟腱裡有種嗡嗡聲,我想,哦,那是什麼呢?而這種感覺一直到第五天和第六天,我在重新加入食物時,所有的疼痛完全消失了,並且再也沒有回來。我試過一切,試過所有的方式,而這是唯一一種能修復它的方法。這有進化的意義,如果我們的身體感覺受傷,因為我們不吃東西,或者,呃,某種其他信號,表明我們的生存面臨困難,那麼讓它開始修復需要修復的東西是有道理的。
    你明白的。你知道,因為如果我是一個在非洲草原受傷的人,或者我們來源於的任何地方,我躺在那里,沒有進食,我的身體應該會說,好的,史蒂夫可能需要一些修復,這樣他可以回去狩獵。所以你明白的。生存,這是身體的首要任務。
    當你沒有食物時,你會放大身體保持生存所需的每一個資源。如果修復我的跟腱意味著我現在可以去獵食,那麼它就會這樣做。這會讓我變得更強壯。在我寫這本書的過程中,我偶然發現了一個非常有趣的假說,稱為節儉基因假說。這是一種理論,顯然這是個假設,該假說認為,從原始時代演化而來的人類擁有一種非常特定的基因型。這種基因型使我們能夠在禁食狀態下進行代謝靈活性,因為我們必須要生存。而在那個時期未能生存下來的人則沒有這種基因。但想想這一點。我們現在都擁有這種基因,這種節儉基因,讓我們可以長時間不進食而倖存下來。那麼,當我們整天都在吃東西時,會發生什麼?當我們忽視並且不啟動那個基因時又會如何?他們現在相信,糖尿病、代謝症候群等的問題主要是因為我們正在違反我們在人類身上所看到的基因型配置。我們正處於這個範疇的另一端。我們正在使自己的身體超負荷運行。這意味著你提到的生存基因並沒有被激活來幫助我們。沒錯。很有趣。
    第五個被重播最多的時刻來自我與馬修·沃克的對話,他是全球第一的睡眠專家。他解釋了睡眠對我們整體健康、體重以及所有相關問題的重要性。但最重要的是,他給了我們一個改善睡眠的路線圖。我知道很多人都在掙扎,所以我不驚訝這是2023年《CEO日記》中重播最多的時刻之一。我最近在這個播客中邀請了許多健康專家,但沒有一位真正和我談論睡眠或睡眠不足在體重上的作用。這之間有關係嗎?這可能是我們在所有睡眠科學中最明確的關係之一。這至少是一個三部分的故事。首先出現的證據是有關激素的。我們所謂的食慾調節激素,其中兩個主要的關注激素是稱為瘦素和生長素。瘦素在釋放時會向你的大腦發出信號,表示你對食物感到滿足,已經飽了,不再感到饑餓。生長素則正好相反,當生長素釋放時,它告訴你,“不,你對食物並不滿足,你還不飽,你還想吃更多,你仍然感到饑餓。”一些早期的研究開始限制人們的睡眠,限制到六小時、五小時或四小時。他們發現,首先,瘦素這個信號下降了18%,它告訴你“你滿足了,不想再吃了,已經飽了”。如果這還不夠糟糕,那麼生長素(饑餓激素)卻增加了28%。整體饑餓水平上升了大約26%。因此,首先,你幾乎是雙重懲罰,因為你因為沒有足夠的睡眠而遭受同一罪行的兩次懲罰,一次是失去了“我已經飽了,不想再吃”的信號,另一次是“不,我餓得多,正打算過度進食”,這就是生長素。因此,這導致了一種增加進食的模式。因此,平均而言,在這些研究中,睡眠不足的人每次吃飯時大約會多吃三到四百卡路里的食物。然後他們發現,不僅僅是想吃更多,而是當你睡眠不足時會對什麼產生渴望。問題就在於此。他們發現,當你睡眠不足時,你吃更多的所有食物,但你特別會吃更多那些重口味的碳水化合物,如麵包、意大利面和披薩。接下來你開始喜歡的是簡單的甜食,如糖果和巧克力。最後,你開始渴望非常鹹的食物,而高鈉的食物攝入會增加你的血壓。
    這是三個機制中的第一個。我們進行了一項研究,認為可能不只是體內循環的激素,大腦是你飲食決策的最終仲裁者。那麼,大腦裡發生了什麼呢?我們帶了一組完全健康的個體進行實驗,兩次進行,第一次是他們有完整的八小時睡眠,第二次則是我們剝奪了他們的睡眠。第二天,我們將他們放進MRI掃描儀,顯示了很多不同的食物圖像,這些食物從非常健康到非常不健康,如冰淇淋、巧克力和披薩等,再到綠色沙拉、堅果和蔬菜。我們要求他們對每一種食物的渴望程度進行評分。現在,我們做了一些略微狡猾的小把戲,使其更加生態學正確,這樣他們不會只是說,“好吧,他們可能認為我應該說那是健康的。”我們說,我們將隨機選擇其中一張食物圖像,在你們從掃描器中出來之後,我們將給你們那種食物,並會禮貌地要求你們吃完。這讓它變得更真實,所以選擇更接近現實,儘可能地如此。因此,我們發現當他們睡眠不足時,大腦深層的快感中心、情感中心以及欲望中心在對這些非常渴望的、不健康的食物的反應中活動加強。
    這些更基本的部分,可以說是大腦的原始區域,這些獎勵中心在你缺乏睡眠時亮起來的強度明顯增強。更糟糕的是,大腦前面的衝動控制區域,也就是我們所稱的前額皮質,已經關閉,無法運作。因此,你失去了衝動控制能力。這就是為什麼當你缺乏睡眠時,會說「在自助餐上,我不會選沙拉,我只會看到那個比薩餅,看起來特別好,或者那碗奶油義大利麵,我會全部吃掉」。所以,這就是我們所稱的在神經科學中關於享樂性飲食的腦部活動模式,你的大腦進入了一種享樂性渴望的狀態。所以我們現在明白,不僅僅是身體裡的荷爾蒙,也還有大腦的變化。接著發現另一種負責的化學物質,這與大麻有關。當人們,當你可能認識的人,吸食大麻時,他們經常會說,「我變得非常餓,我有了強烈的食慾。」這並不是巧合,因為大麻會刺激食慾。我們的大腦和身體裡自然存在著大麻化合物,稱為內源性大麻素。其中「內」的意思是來自內部,而外部的大麻則是在你吸食或食用食用品時所攝取的。因此,內源性大麻素對大腦和身體有許多作用,但它們所做的其中一件事就是控制你的食慾和饑餓感。我們發現,當缺乏睡眠的人,這些天然出現的內源性大麻素的濃度上升了超過20%,使人們的食慾增強。因此,這三個方面讓你在睡眠不足的情況下開始增加體重,當睡眠縮短時,你的腰圍通常會開始擴大。我們現在理解了原因。如果這還不夠糟糕……其實已經夠糟糕了。我知道,你可以停下來,馬特,老實說,我真的……我們最後發現的事情是,如果你努力小心,試圖控制飲食和減肥。如果你沒有獲得足夠的睡眠,那麼你所減掉的60%的體重將來自瘦肌肉質量,而不是脂肪。不是肌肉。我完全懂了。換句話說,當你在節食卻又睡眠不足時,你失去了你想保留的東西,即肌肉,而保留了你想減掉的東西,即脂肪。再次強調,這不是理想的情況。睡眠是重要的。我明白了。那我該怎麼做呢?我的問題是,現代社會中有哪些因素妨礙睡眠?我們已經略微提到一些,但有一些明顯的問題,是你會建議如何解決的,立刻可以採取的措施,以改善我們擁有健康深度睡眠的機會,這對我們健康和表現的各個方面都是最優的。我認為大約有五個標準建議,我們稱之為「睡眠衛生」的技巧,你可以遵循。然後我也會提到一些我們略微觸及過的非傳統建議。我們已經討論了很多這些建議。首先,我建議人們遵循的事情是,這就是為什麼當有些人說,「這個新的睡眠補充劑怎麼樣?」或「你知道,這瓶新睡眠天然藥物要40英鎊,我要試試看。」我會告訴他們在花錢買補充劑之前,試試這些經過驗證的方法。第一件事就是規律性。無論是工作日還是周末,都要在同一時間上床睡覺和起床。你的大腦期待這種規律性。在規律的條件下,它才能更好地運作。當你提供了規律性,你就能提高睡眠的質量和量。第二件事是晚上要有黑暗。正如我所說,現代世界裡我們得不到足夠的黑暗。我的建議是,在床前最後一小時,嘗試這個實驗,對於正在聽的每一個人來說,持續一個星期。在入睡前的最後一小時,把你的家裡一半的燈光調暗或關掉,甚至可以關掉四分之三的燈光。所有房間裡的燈?在所有房間裡,幾乎關掉所有的燈。現在,我不是建議你在最後一小時內不安全地在黑暗中四處走動。這不是我所說的。只需把燈調暗,關掉一半的燈光。你會驚訝於這種黑暗會讓你感到多麼困倦。這也是一個令人難以置信的行為觸發信號,提示你的大腦是時候去睡覺了,因為黑暗環繞著你。這是第二個建議,黑暗。第三個建議是溫度。大多數人在過高的环境溫度下睡覺。你需要把臥室的溫度設定在大約18至18.5攝氏度,大約65到68華氏度,如果我沒有算錯數學的話。但你需要保持涼爽。現在,你可以穿厚襪子,或者用熱水袋,這都可以。但環境需要保持涼快,因為你需要降低核心體溫和大腦溫度,大約一度攝氏,才能入睡並保持睡眠。這也是為什麼你會發現,在一個太冷的房間裡入睡比在一個太熱的房間裡容易得多。所以把你的臥室弄得冷一些,像一個洞穴一樣黑暗。第四個建議或者說是走出去。我們曾經談過的30分鐘規則,起身做點不同的事情或冥想,別在床上清醒太久。最後兩件事情我們也提過。我們談到咖啡因。
    我們未曾討論酒精,但讓我先說明一次它的要點:酒精並不是助眠劑。許多人把它當作助眠劑,但酒精不是你的朋友。酒精,從某種程度來說,是一種鎮靜劑,它會讓你昏昏入睡。第二點是,它會讓你的睡眠碎片化。你醒來時,睡眠中充斥著許多小覺醒。大多數情況下,你不會記得這些覺醒,因為它們持續時間太短,但這會使你的睡眠品質變得糟糕。最後一點是,酒精非常擅長阻礙你的快速眼動睡眠(REM睡眠),或者說你的夢境睡眠,而我們知道這對於許多其他功能來說是至關重要的。因此,酒精不是你的朋友。這是最後一個提示。再次強調,如果你和朋友在一起,喝一杯紅酒,記住,你的睡眠將不會很好。謝謝你,馬特。是的,我在開玩笑。你知道,我不是在開玩笑。當然,我是說,你也要享受生活。當然,我不是這麼說的。
    第四個最經常重播的時刻是我與世界頂尖神經科學家、掃描最多腦部的專家丹尼爾·艾蒙博士的對話。他是《CEO日記》的常客,他清楚地告訴我們如何讓大腦更健康。我可以改變我的大腦,這是我學到的最刺激的教訓。你並不是被困住了。我並不是被困在我曾經擁有的腦袋裡。你也不是被困住在你擁有的腦袋裡。你可以讓它變得更好。我可以證明這一點。事實上,我相信的每一天,你都在改善你的大腦,或者因為你所做的而使其變壞。
    什麼會使大腦變差?大多數人不自覺中做的常見事情是什麼?當我女兒克洛伊在二年級時,我去她的教室,在黑板上寫下二十樣東西,並要求他們幫我分開,哪些對大腦有益,哪些有害。七歲的孩子們,答對了19個中的20個!所以大多數人都知道。唯一錯誤的地方是橙汁。他們把它歸到健康類別,事實上,何時是合理的,從其纖維來源中剝離水果糖呢?因為這會在你體內變得有毒。所以我不喜歡果汁,我喜歡水果,而不是果汁。
    關於糖對大腦的影響,其實它是促炎的。這會讓你得糖尿病。但這跟大腦有什麼關係呢?為什麼橙汁或冰淇淋對我的大腦不好?因為這最終會讓你的血糖水平升高,侵蝕你的血管,導致你的大腦血流降低。這是件壞事。我是說,這方面的事情實在很多。因此它是上癮的,促炎的,讓你更容易得糖尿病和肥胖。因此72%的美國人超重,42%是肥胖。我已經發表了三項針對35,000人的研究。隨著你的體重增加,你的大腦實際大小和功能會降低。這應該會嚇跑任何人。我曾經有點胖,但當我明白這個聯繫時,我想,哦不。正是這樣的想法促使我減掉了大約25磅。因此,糖是通往糖尿病和肥胖的入藥,而不提到炎症,這是抑鬱和癡呆的根源。
    因此你想避免會造成低血流的事物,包括咖啡因、尼古丁。咖啡因。咖啡因會使大腦的血流量減少。那對我的大腦會有什麼影響呢?它會限制血流。所以你會獲得更少的血流。並且記得,我給你展示了隨著年齡增長而發生的進展嗎?不,你不想那樣。你想做一些能增加大腦血流的事情。因此,運動、銀杏。這僅僅是我即將提供給你的補充劑之一。吃像甜菜、牛至、迷迭香、肉桂這樣的食物,它們能增加血流。
    談到血流,40%的40歲人士有勃起功能障礙,70%的70歲人士有勃起功能障礙。這意味著,如果你在任何地方有血流問題,則意味著它會遍及所有地方。所以我想,沒有。這意味著你不夠活躍,你超重,你吸煙,或攝入過多咖啡因,或使用大麻。因為大麻會降低大腦的血流。因此,在這11件中的一件,是運動、銀杏。對你而言,不是對每個人,還有超高壓氧,這三件事會對血流產生重大影響。銀杏。銀杏。這是一種補劑。它能做什麼?增加大腦的血流嗎?
    我見過的最漂亮的大腦都在吃銀杏。其實有一個專門的研究。他們每天給受試者120毫克的銀杏,兩次,顯著改善了大腦的血流。所以在我即將提供的補充劑中,我們有銀杏。我至少每天服用它已經20年了。然後就這樣,在疫情期間,美國政府因為孤獨而評為F級。孤獨加速癡呆和大腦問題。所以當他們使我們隔離的時候,整體大腦問題顯著增加。因此要與其他人建立連結。
    《明亮心智》中的「I」是炎症,那麼增加炎症的原因是什麼呢?低omega-3脂肪酸水平。我們缺乏這一點。93%的人口在omega-3脂肪酸方面不足。93%。所以我們所有人都應該多吃魚,或者攝取像魚油這樣的omega-3補充劑。牙周病。比如,誰知道呢?我在開始閱讀研究之前,其實並不太擅長照顧我的牙齦。你有牙周病,你就有炎症。你更有可能感到抑鬱和患上癡呆。
    第三個最經常重播的時刻是我與蓋瑞·布雷克的對話,他告訴我們如何成為超人,減掉身上的脂肪,通過免費、簡單的運動來保持健康,這些運動根本不會花你任何錢。當我聽到丹娜·懷特的故事,看到他從一個稍微有點體重的人變成了Instagram上的六塊腹肌。
    當然,六塊腹肌並不是最終的結果。正如你所說的,真正重要的是他內心發生的變化。那才是真正的轉變。但是,對於剛聽到這些的人,該怎麼開始呢?如何才能讓自己的生命延長三倍,獲得這些益處?他也開始了所謂的超人協議(Superhuman Protocol)。超人協議是利用磁力、氧氣和光線。對吧?我們從自然界獲得的主要好處就是來自於地球的磁力、空氣中的氧氣和太陽的光線。事實上,我們當中大多數人並不常接觸地球的表面了。因此,他花了15萬美元購買設備,包括一個PMF墊子、一台名為HyperMax的氧氣設備來進行氧氣治療的運動,以及一張紅光療法的床。我讓他每天,七天都使用這些設備。但是如果你的聽眾想要免費的方法,可以脫掉鞋子,直接接觸地球的表面。我說的是赤腳接觸土壤、泥土、草地和沙子,因為接地(earthing)和接觸地球的概念很重要。我們實際上是對地球釋放電荷,作為人類,我們會積聚電荷。你知道嗎?pH值,酸鹼指數中的pH代表「潛在氫」,它實際上是一種電荷。認為飲用鹼性水能使身體鹼化這個觀念是完全的謬誤,這是歷史上賣給公眾的最大行銷神話。但你可以透過接觸地球的表面來達到鹼性。因此,如果你沒有15萬美元,我不期望任何人聽這個播客時會花這麼多錢,但他花了。我告訴他,你需要一個PMF墊子來保持鹼性,你需要每天花10分鐘在輕微的運動下呼吸95%的氧氣,並且需要躺在紅光療法床上。因此,在沒有超人協議的情況下,你可以通過接觸地球和學習進行呼吸訓練來變得超人。我們來談談呼吸訓練。我每天花八分鐘做一系列非常特定的呼吸練習。人們往往不了解這些非常容易取得、完全免費且易於實行的事情的力量。他們希望事情能更複雜,但實際上並不是這樣。當我說「氧氣的存在就是沒有疾病的存在」時,這是完全正確的。請記住,每一種人類所能體驗的高尚情感狀態,實際上在其分子結構中,氧氣都是這種情感的一部分。因此,如果你看激情、歡樂、喜悅、興奮、性慾與憤怒之間的差異,通常只有一種神經遞質和氧氣的存在。為什麼沒有人能在清晨醒來時笑出聲來呢?因為你在深度睡眠後沒有氧化狀態來體驗笑聲。但你可以憤怒醒來嗎?可以,因為憤怒不需要氧氣。因此,每天早晨接觸地球表面,然後花八分鐘進行我所謂的Wim Hof式呼吸訓練。要給予該方法應有的讚譽,他在我看來是呼吸訓練之父。所以我做三輪30次深呼吸,進行深呼吸時要非常用力。我開始時試著用肚臍拉出肚子,想像有一個繩子把你的肚臍拉向牆壁。然後從肺的下葉吸氣到肺的最高點,然後呼氣並放鬆。天知道他們在外面以為我們在做什麼。在這個播客外面,他們可能會覺得我們是一群怪人。我早就知道這是一個邪教,我早就知道他是一個邪教領袖。然而,你要做三輪30次呼吸,在第30次呼氣時,保持那個狀態,讓碳水化合物受體重置。當你感覺無法再保持時,吸一口深氣,再次保持,然後緩慢呼出。然後重新開始。我建議你先從三輪五次呼吸開始,然後逐漸增加到10、15、20、25次再到30次。如果你感到頭暈,這是一個好跡象,表明你腦中的氧氣張力正在改變。如果你的手指和腳趾發麻,這是一個好跡象,表明你的氧氣張力在變化。如果你在脖子上感覺到某種熱或溫度變化,這都是好跡象。你會發現自己實際上可以在每輪呼吸之間保持呼吸兩到三分鐘,有時甚至四分鐘。最後一件事是暴露在自然陽光下。每天早晨的第一個45分鐘,天賜予我們一種非常特殊的光,叫做「初光」。這種光沒有UVA和UVB光線,因此不會對我們造成傷害。它仍然能生成維他命D3,對皮質醇和維他命D3有正面影響。初光是重置你的生物鐘的最佳方式。因此,通過接觸地球表面、進行呼吸訓練和享受初光,你可以達到與丹娜·懷特相同的效果,而不需要花150,000美元的設備。那麼,氧氣面具呢?老實說,當我讀到丹娜的故事後,我不久後就上了亞馬遜,想說「我要買個氧氣罐,這是好主意嗎?壞主意嗎?」所以你要做的是購買一個氧氣濃縮器,它能把海平面上的21%氧氣轉換成95%的O2,並填充這個袋子。它能不斷地給這個袋子充氣。我使用的是HyperMax。你可以在我的Instagram上看到。你插上電源,打開它,填充這個袋子,然後你戴上氧氣面具,運動10分鐘,只要10分鐘。騎行30秒,騎行30分鐘,衝刺30秒,騎行三分鐘,衝刺30秒,然後就完成了。這樣做可以提高一個叫做「部分壓力」的指標,也就是你血液中的氧氣儲存量。唯一的兩次諾貝爾醫學獎得主,Dr.
    奧托·瓦爾堡(Otto Warburg)因其在氧氣療法與運動方面的研究而獲得了兩次諾貝爾獎。想要成為超人,每天進行輕度運動,同時吸入95%的氧氣。運動是非常重要的。接下來,你可以進入紅光治療床,進行光生物調節。如果你無法使用HyperMax氧氣機,那就進行呼吸練習,獲取氧氣,促進組織中的氧氣交換,並將自己暴露在自然光下。那麼,冷水浸泡呢?
    我非常喜歡冷水浸泡,但可能不是出於你想的原因。我同時也擔任NFL退役運動員協會的健康服務主任。有一段時間我們認為,在運動後把運動員放進冷水中是好事,因為它具有抗發炎效果。但我們現在知道,這只帶來約15%的好處。大多數好處來自一種稱為冷休克蛋白質的物質。如果你真的想了解,可以搜索一下冷休克蛋白質。這些是你肝臟中的儲備蛋白質。當你將自己放入冷水時,它們會被釋放到血液中,以拯救你的生命。它們能清除體內的自由基氧化,並增加蛋白質合成和肌肉修復的速度。它們免費提供,只要你把自己放在冷水中。我不知道攝氏度的換算,但我使用的是50度,至少泡三分鐘,最多六分鐘。冷嗎?是的,其實沒那麼冷。我看到有人進入37、38度的水中。根據我所閱讀的資料,沒有證據顯示更冷的水會更有效。你會得到周邊血管收縮,這會把所有的氧氣集中到核心和大腦。你會激活一種叫做棕色脂肪的東西。棕色脂肪產生熱量。對於聽眾中的女性來說,不知為何我似乎很容易吸引女性注意,記住卡路里的定義是熱量的測量。卡路里的定義是將一立方厘米的水加熱一度攝氏所需的能量。如果卡路里是一種熱量的測量,那麼這意味著當熱量從你的身體中流失時,卡路里也隨之流失。沒有任何運動,無論是有氧運動還是重量訓練,可以比得上浸泡在冷水中所能快速去除體內脂肪。如果你想快速去掉脂肪,每天浸泡冷水三到六分鐘。這真的很有趣。因為氧氣涌向我的頭部,所以這對我的情緒有著深遠的影響。想想看,我們為什麼需要深度睡眠?在深度睡眠中發生了什麼特別的事情?這是一次次級氧氣轉移。我們將氧氣從周邊,從四肢轉移到大腦。記住,大腦是一個非代謝性器官。換句話說,它與肌肉不同。如果我舉起一個重物並開始運動,我的手臂,我的身體會向那個正在工作的肌肉運送更多的血液、更多的氨基酸和更多的氧氣。如果我坐在電腦前觀看《辛普森家庭》的重播,或者坐在電腦前解決最複雜的合資協議,帶有各種數學方程式,我的大腦將獲得相同量的營養、相同量的血流和相同量的氧氣。因此,無論是一個全速衝刺,還是只是懶洋洋地在沙發上,無論如何它都吃同樣的「餐」,只有在深度睡眠中和你在冷水中時情況不同,因為它迫使氧氣進入大腦。
    第二次播放最多的片段是我與蒂姆·斯佩克特博士的對話中的一個時刻,他是《CEO日記》的熱門嘉賓。在這裡,他以更全面的方式談論健康,以及一些大多數人相信的主要神話,這些神話當前正阻礙著我們。 我們在朋友之間有一個健身小組,裡面大約有十個人。我們一直在追蹤我們運動的頻率和類型。我要說的是,幾乎沒有人在這個小組中減掉任何體重。我們已經這樣做了一年。這顯然與你的想法不符。所以,我唯一減重的時候其實是我遵循生酮飲食時。我從14石8磅減到13石8磅,大約在幾週內完成。但幾乎宗教般地運動兩年多,似乎對我的體重沒有任何影響,與健身專家在Instagram上告訴我的情況相去甚遠,對於運動在減重方面的作用,你的看法是什麼?在減重中幾乎沒有作用。所有的長期研究都顯示它對減重沒有幫助。這被誇大為解決我們肥胖問題的簡單方法。運動並不有助於減肥。沒有。
    所有的研究表明,唯一的例外是如果你已經改變了飲食、改善了飲食,並且減掉了一些體重,那麼保持適度的運動確實有助於防止體重回升。但僅僅靠運動,如果不改變飲食,那是沒有用的。所有的肥胖專家和研究目前都充分了解這一點。
    這不應該使我們變胖。這是罪魁禍首嗎?這是促成的主要原因之一嗎?不,這又是簡化論。但是,為什麼運動不奏效是很重要的。我們都知道,走路會在一餐前增加食慾。這是你父母告訴你的。而運動結束後,你的身體會放慢速度,代謝會減緩,並試圖重新獲得你所失去的能量。這就是我們的進化。因此,這就是為什麼對你的健康有好處。我運動,對情緒也非常有好處。
    這對你的心臟有益,抗癌,還有各種好處。我們都應該這樣做。
    但如果你的目標是減肥,那就絕對不行。你需要改變你的飲食。
    而我認為這是一個巨大的神話,特別是由健身房和健身應用程序等一切所延續的。這完全是胡說八道。我讀到,當你回顧30年的研究時,研究運動與體重的關係的研究數量是關於糖與體重的12倍。這是為什麼?為什麼關於後者的研究較少?我認為這是政府、食品公司和飲料公司的影響。
    所以在過去20年中進行的許多運動研究都是由大型企業贊助的,他們想要建立運動與減肥之間的聯繫,以便繼續銷售含糖的超加工食品和飲料,並說這是因為我們沒有遊樂場,也不鼓勵這樣做而導致兒童肥胖。這就是為什麼可口可樂和百事可樂總是贊助奧運會,並與運動聯繫在一起。他們向各種生理學部、體育部、營養部提供了數億的資金來進行這方面的研究。基本上,讓任何人研究含糖飲料如何使你發胖或造成問題是非常困難的,因為政府對營養的資金不斷收縮。這也是為什麼在控制試驗中針對超加工食品的首個研究僅在大約三年前進行,而這些食品已經存在了30或40年。所以,這種遊說的力量不僅不會以邪惡的方式扭曲研究,還會指引研究者專注於他們希望人們關注的領域,並讓他們避免討論糖或甚至人造甜味劑,因為在我看來,人造甜味劑幾乎同樣有害,因為它們是隱藏的,讓人們偏離了這樣的想法,即給孩子們喝含糖飲料或人造甜味飲料對他們不好,並會導致肥胖。
    等等,我大約一年前就戒掉了含糖飲料。我還是喝同樣的品牌,但我喝的是無糖版。哦,天啊。哦,糟糕。你這是什麼意思,哦,天啊?
    好吧,所有試驗的總結顯示,如果你讓年輕成年人和孩子們喝兩罐全糖汽水,然後將他們轉換成飲食版,他們的體重或血液中的代謝變化沒有真正的差異。
    你會少去牙醫那裡,所以不會得到那麼多的補牙,但如果你每天喝兩罐的話,應該會增加300卡路里,所以實際上這是不奏效的,因為這些化學物質並不是惰性的,因此甜味劑會改變孩子們的腦部,使他們在食物中渴望更多的甜味,所以這可能反映了你對深夜牛奶巧克力的渴望,誰知道呢,並且這使得訓練有素的孩子們很難接受更苦或酸的食物,如果他們的飲食中始終有這些人造甜味劑,但現在已經顯示出所有這些甜味劑實際上會影響你的腸道微生物,因此即使是甜葉菊,這些所謂的健康產品,對你的腸道微生物也會產生影響,它們並不是惰性的,所以我們知道糖精和蘇克羅斯也會引起你的血糖飆升,我做到了,知道有少量的痕跡,它們不應該,但它們實際上做了一些不該做的事情,因此我們對這些產品的了解很少,我的看法是它們是有害的,可能沒有糖那麼糟糕,但絕對不是健康飲品,我們應該鼓勵人們喝茶和康普茶,以及更多有苦味和有趣風味的食物,而不是這種超甜的化學混合物。
    這個糖業集團是否資助了許多研究,指出你所談論的一些事物?
    這也是一個希望我們相信卡路里進、卡路里出的集團,因為如果我只是把所有食物視為在這個卡路里數字上的平等,那麼我就可以喝一些含糖的汽水和一些加工食品, 只要我將其保持在卡路里赤字範圍內,我將會沒事,那麼它們呢,這個糖業集團,這個加工食品集團是否是支持卡路里模式的?
    絕對是的。他們需要這樣,是嗎?
    他們絕對需要這樣,這是至關重要的,知道罐子上的零卡路里或一卡路里,這就是你看到的,並且你在愚弄人們以為這是健康飲料,哦,你知道的,如果我以前喝的是全可可的百事可樂,而現在我喝的是飲食版,我每天減少300卡路里,我應該會減肥。這正是他們一直在做的,他們也是極其渴望展示人造甜味劑是非常健康的,並對任何試圖說這可能在某種程度上是危險的人進行打壓。可是,他們並沒有義務去測試它們。因此,沒有添加的化學物質真正經過嚴格的測試,來查看它們如何影響我們的腸道微生物,並且他們的測試機制在50年內沒有改變。
    在這裡,有一個與2023年CEO飲食相關的健康話題的重播次數最多的瞬間。我面對的第一個問題是,因為這是在金融危機期間,所以大腦與身體的聯繫缺乏理解。
    這些高效能的主管,似乎把自己的身體當成只是移動他們大腦的工具,從一個會議到另一個會議,他們不僅不尊重自己的身體健康,還不知道他們實際上是在用腦子賺錢,而他們並沒有為這個大腦創造最佳的運作條件。我說的是一些非常基本的事情,例如睡眠、良好的飲食、充分的水分、避免久坐、管理壓力等等。因此,這個微小的器官如果沒有在一個能夠給予它最佳機會發揮的環境下,將無法運作,某處就會出現裂痕。我第一次和銀行真正大規模對抗是在交易樓上有人因心臟病發作而倒下的時候,他們要求我以前醫生的身份在身體方面提供更多的幫助。我說:「如果我們不解決心理和情感方面的問題,我無法這麼做,因為這才是造成這一切的原因。」而他們就是無法理解。
    你想對這些人具體實際地做些什麼?如果你能夠負責防止他們在交易樓上倒下,你會從哪裡開始?理解壓力,也就是你的心理和情感上所經歷的挑戰,以及像大量旅行這樣對身體具有挑戰性的事情,這些都會提高腎上腺素激素皮質醇的水平。皮質醇在你的血液中流動,影響整個身體和大腦。大腦有接受器用於理解生存威脅的情況。因此,在24小時的周期內,根據你的年齡和性別,皮質醇的正常範圍會上下波動。你知道,當挑戰出現時,我們需要適應以面對挑戰。但當這個水平一直超過上限時,腦中的這些接收器基本上認為生存面臨迫在眉睫的威脅。
    因此,這是一整個激素的級聯反應,而皮質醇基本上會導致身體內的炎症。因此,血管系統的炎症、心臟周圍的炎症,還有其他一切,GART以及其他問題。但特別在那段時間,我們看到許多因壓力引起的心臟病發作。這是在沒有高血壓、高膽固醇或抽煙的情況下。這一切都是壓力的影響。曾幾何時,我在Google上查詢過,因為我有一個論題,我想知道壓力是否具有傳染性?結果出來說是的。壓力真的會傳染嗎?在什麼情況下我們需要注意這種傳染?更重要的是,為什麼和如何會傳染?
    好了,我會告訴你這個問題的答案,但首先我想問你一個問題。你是否曾經和某人一起走進一個房間?然後當你離開那個會議時,會感到特別疲憊?好吧,所以你知道那種感覺。我會告訴你這在生理上是如何運作的。我將從別的地方開始,讓你逐漸了解這個故事。你知道嗎?住在一起或密切合作的女性會在兩三個月內同步她們的月經周期?所以每當我想解釋一些複雜的事情,或者我不確定當前的神經科學時,我總是會追溯到古代的情況。
    古時候,我們住在洞穴裡,男人狩獵、採集,過著相當游牧的生活。他們有時會離開幾個月。在那個時候,人類生存最基本的重要因素是阿爾法雄性必須將他的基因傳遞下去。如果他將要離開幾個月,並且沒有其他男人在那裡保護女性免受掠食者的威脅,或者他們可能會面臨冰河時期的長期寒冷並凍死,或者沒有食物,他需要確保至少五名女性同時懷孕他的精子。因此,如果發生食物短缺時,或者發生死胎或流產等情況,至少會有其中一名女性生存下來。為了能夠做到這一點,她們必須在同一時間內具備生育能力。因此這個機制才會存在。現在我們不再需要這個機制,但它仍然與我們的運作方式緊密相連。
    這些性類固醇激素,如雌激素和孕激素,會從我們的汗液中滲透出來,擴散到周圍這樣的距離。因此,如果你和另一位女性一起生活,或你們每天都坐在一起,那麼我汗液中的激素顆粒將會透過皮膚傳遞到對方。如果她在什麼距離呢?其實不需要坐在彼此旁邊。如果你們一起居住,這意味著你們的互動足夠頻繁,這樣的現象就會發生。好吧,如果你們是一起工作呢?如果你們每天都坐在彼此身邊,那麼這也同樣會發生。所以,在一個小辦公室裡,裡面有六位女孩的話,月經同步現象會發生。有趣的是,這個同步通常是由阿爾法女性主導的。因此,你可以稍微判斷出來,如果你還不清楚誰是阿爾法女性。如果你知道,比如說我的周期沒有變化,而其他人說,哦,我的月經來得早了,或者我還沒有來,但現在開始了,那麼大概這意味著我就是阿爾法女性。那麼,身體是如何知道誰是阿爾法女性的呢?這跟睪酮的水平有關。為什麼身體會在意誰是阿爾法女性?這又有什麼意義?我不知道這是否真的重要,我覺得這只是生理上的一個現象。
    這有點像在猩猩的部落裡,銀背猩猩的壓力水平會影響其他猩猩,遠超過同齡猩猩之間的影響。所以我們有一種自然的階層,這一定與生存有關。因此,她可能是那個 alpha 雄性最可能首先懷孕的人?可能是這樣。所以每個人都需要排好隊,因為當她開始發生性行為時,他們需要準備好。是的。好吧,這還可能與生存基因等因素有關。所以,擁有最堅韌基因的人,因為那也是你希望傳承下去的。好的,有道理。最有韌性。好的。那我們剛才談到了什麼?壓力與傳染。月經週期中的所有荷爾蒙。所以基本上,皮質醇是一種以相同方式運作的荷爾蒙。皮質醇是主要的壓力荷爾蒙。與性別無關,但與你在組織的階層中的位置有關,如我剛才所提到的。因此,通常在我提到的那次交談中,當你走進一個房間後感到精疲力竭時,通常感到疲憊的人會比對他們產生這種影響的人地位低。如果建築的等級則這對領導力至關重要。因為你作為領導者,作為 CEO 的壓力水平,會比其他人對其他每個人更有影響。所以管理你的壓力對你來說顯然很重要,但就其他人會發生什麼也很重要。我面對的第一個問題是 CEO 和 CFO 他們說:好吧,我不會向他們表現出我很緊張。我不會告訴他們數字的情況,我不會在他們面前表露情緒。我說,他們依然會在生理上感受到影響。這會影響他們。所以現在你真的需要做點什麼。而且關於皮質醇的另一件事,還蠻好玩的,作為生存機制,它會幫助你在腹部周圍儲存脂肪。因此,再次在洞穴裡,如果你可能要一個月找不到食物,那麼如果你腹部周圍有多餘的脂肪,你就可以消化它並存活到找到食物為止。所以我的金融服務客戶們,有時候,我一走進房間,他們就會舉起 T 恤說,現在你知道我過去一個月的情況了。所以,壓力會導致腹部脂肪?那是很難減掉的腹部脂肪。所以再次,對於那些人,我會看到他們說,哦,我的腰部可能胖了一點,你知道,我不得不放鬆皮帶。因此,我開始少吃東西。我開始多運動,但我仍然減不掉它。同樣,那時我會解釋這是皮質醇的影響。只要你仍在大量分泌皮質醇,什麼都不會改變。所以,即使多運動或飲食較好,無論是減少還是改變飲食,什麼都不會改變。你必須找到根本原因。你需要減少皮質醇。對於仍然在這裡的你們,我有一個額外的驚喜。我經常被問到的是,我有史以來最喜歡的《CEO 日記》集數。我常常試著避免這個問題,因為我不想挑選特定的一集。有點像選擇孩子一樣。然而,因為你們已經進來了,我會透露給你們,並會播放一段那次交談的片段。我歷史上最喜歡的《CEO 日記》集數是第 101 集。碰巧是我們通過 WhatsApp 分享過的最多的集數。我知道這聽起來有點不尋常,但 WhatsApp 的有趣之處在於它通常是單對單的。因此,通常是朋友將其發送給家人或朋友等等。能成為人與人之間最多轉發的內容,我認為是對這次對話價值的佐證。這是我最喜歡的《CEO 日記》集數中的一個重要時刻。要理解幸福是什麼,你必須了解它的原因。是的,而你在《解決幸福》中詳細闡述了這一點。那么,根據你的看法,不幸福的原因是什麼,尤其是當你構建能夠解決並讓人們以個性化的方式達到滿足或幸福的機器學習應用時,我們必須能夠知道造成這種缺乏幸福的原因。請允許我花點時間解釋,因為這在我們明白時是簡單的,但實際上不容易理解。幸福是非常可預測的。如果你回顧你生命中感到幸福的任何時刻,這些時刻之間有一個共同點,可以用數學方程式來記錄。你從來沒有因為生命中的某個具體事件而感到幸福。例如,雨。雨並不會讓你感到快樂或不快樂。雨本身並不具備幸福的固有價值。當你想要給植物澆水時,雨會讓你感到快樂;而當你想要曬太陽時,雨則會讓你感到不快樂。因此,不僅僅是事件“雨”,而是事件與你心中對於生活應該是什麼的期望之間的比較。如果你擔心你的植物,那麼生活應該對我慷慨,給我下雨,讓我可以澆水。如果生活真的這麼做,那麼生活就達到了你的期望,你就會感到快樂。因此,幸福在這個意義上變成等於或大於你的生活事件的知覺減去你對生活應該是什麼的期望。將這一點應用到任何事情上。將這個原則應用到任何事情上。所以我最喜歡的例子是大自然。我們在大自然中都感到快樂。
    我們為什麼在大自然中都感到快樂?我的意思是,你走到外面,會看到蟻蚁、蒼蠅,樹木彎曲,灌木叢無處不在,叢林林立,看起來真的不是那麼整齊有序。但這正是我們所期望的。因此,自然的混亂就是我們期待自然的樣子。我們因此感到快樂。沒有人會坐在海邊說:「我喜歡這個景色,但請把聲音靜音。」你只是接受它。那是單調的聲音、視野、風和陽光,以及整體的經驗。正因如此,快樂的定義與我們所理解的非常不同。我們所理解的快樂,是在酒吧、派對、活動或某種愉悅、快樂或興奮中找到的。這一點完全不正確。我稱這些為逃避的狀態。根據快樂方程式的定義,快樂是事件等於或超過期望,生活按照我的方式進行。因此,基本上,快樂是你在接受現實生活狀態時感受到的平靜與安寧。生活是什麼其實並不重要,重要的是你能否接受它。
    以任何例子為例。如果你的老闆令人厭煩,而你的期望是,對,老闆的確令人厭煩,這就是生活的本質。他們之所以成為老闆正是因為他們討厭。因此,如果這是你的期望,你就會想:「是的,我需要學會管理令人厭煩的老闆的技巧。」如果是這樣的話,你就不會因此感到沮喪。同樣的道理,任何事情,如果你這樣看待,就不僅僅是事件本身,而是你對事件的感知。所以,你有一些可以影響的東西。這不僅僅是事件。你的伴侶可能在星期五下午四點說了一句傷人的話。那就是事件。我伴侶說了一句傷人的話。到了星期天早上,你告訴自己:「他或她不再愛我了。」這是你對事件的感知,而不是事件本身。事件是某件傷人的話被說出來了。但你對事件的感知是你的工作,是你的大腦為它添加的顏色。然後你將這與你的期望進行比較。你將我的老闆討厭與我的老闆不應該討厭之間作比較。你是從哪得出的結論呢?因此,我們模糊了快樂方程式。因為我所說的六個大幻覺和七個盲點,我們打破了快樂方程式。六個大幻覺是現代世界教我們如何導航現代世界的路徑,這些幻覺並不真實。例如,控制。每個人都知道,為了在現代世界中成功,你必須學會控制某些事件。因此你開始相信,生活中成功的方式就是控制一切。但事實是,即使你回到物理的基本原理,我們從來沒有控制權。自然界本身以及宇宙本身的絕對設計是熵和混亂,對嗎?這才是實際的設計。所以如果你試圖控制它,你注定會失望。許多事件將落空你的期望。好的?我不是說完全不要控制任何事情,而是開始理解你需要選擇,因為你的精力是有限的。順便說一下,即使你有選擇並試圖控制一切,有時事情也會失控。好的?那應該是你的期望。一旦你理解了這一點,那是我最大的幻覺之一。好的?我是一名數學家,一名軟體開發人員,一名物理學家,我是一名工程師,我是一名高層主管,還有什麼比這更糟的呢?好的?我真的是最糟糕的,我曾經給我美妙的妻子,我向你發誓,史蒂芬,別評判我。我曾經給她一個電子表格,告訴她何時洗顏色衣物,何時洗白色衣物,根據我們的平均消耗量,作為家庭來保護環境。而可憐的尼貝爾甚至微笑著告訴我:「當然,寶貝,我會使用這個。」當然,她也無視我的建議,因為這是你在控制方面可能多麼瘋狂的寫照。這些都是幻覺。如果你通過控制的幻覺生活,祝你好運去找快樂。因此,六個大幻覺:思想的幻覺、自我的幻覺、知識的幻覺、時間的幻覺、控制和恐懼。好的?這是一方面,它擾亂了你對生活的期望,因為你期待生活透過幻覺的透鏡行事。另一方面我稱之為七個盲點。好的?而這七個盲點並不真的是你大腦中的缺陷。事實上,它們是你大腦的設計本身。好的?你的大腦設計是告訴你什麼是錯誤的。好的?它不是設計來告訴你,如果在這裡出現一隻老虎,我的大腦毫無用處地告訴我,天啊,看看那隻動物多麼雄偉。對嗎?是的,它是一隻美麗的動物,但我的大腦會說,我們要死了。好的?這將導致我們的大腦不斷尋找錯誤,模糊生活的事件。你問一位母親,她會說:「哦,我的女兒整個冬天都生病了。」不,她只是有過兩次流感,每次三天而已,但對於一個關心孩子的母親來說,這需要誇張。誇張就是其中一些盲點。你的大腦試圖讓你採取行動。因此它會小心謹慎地稍微誇大事件,這樣你就會跳入行動。因此,根據你比較的事件,你將錯誤的事件與錯誤的期望進行比較,快樂方程式就此崩潰。
    你需要下一個播客來聽嗎?我們發現喜歡這一集的人似乎也非常喜歡我們最近做的另一集。
    所以我已經在下面的描述中鏈接了那一集。我知道你會喜歡它的。
    (輕快的音樂)

    As a holiday wrap-up, we’ve listened to you and answered one of the most popular questions; What is your favourite EVER episode?

    But, we think the more important question is what is YOUR favourite episode on the Diary of CEO of all time. Using our in-house data scientist and a group of analysts, we’ve found the most replayed and shared moments from 2023. This should be the most valuable episode you will ever listen to.

    7th Most Replayed Moment, Dr. Giles Yeo.

    Dr Giles takes on some of the biggest myths about health, weight and obesity.

    His books, Why Calories Don’t Count and Gene Eating: https://amzn.to/3NFeUdE

    Twitter: https://bit.ly/3Y9IZF0

    Instagram: https://bit.ly/3Rs5bIj

    6th Most Replayed Moment, Dr. Mindy Pelz.

    In this clip we talk about intermittent fasting, the gut reset fast and the belly fat burning diet. Dr Mindy lays out how to eat and behave to improve our overall health.

    Instagram: https://bit.ly/461aBB0

    Dr Mindy’s book, Fast Like A Girl: https://amzn.to/41y9Opr

    5th Most Replayed Moment, Professor Matthew Walker.

    This is from my conversation with the Worlds Number One expert on sleep. He gives us a roadmap for how to sleep better, explaining the impact of our sleep on our overall health, happiness and everything in between.

    Instagram: https://bit.ly/3YsK1f6

    Matt’s bestseller, Why We Sleep: https://amzn.to/3totIGS

    Twitter: https://bit.ly/3yI60V7

    4th Most Replayed Moment, Dr. Daniel Amen.

    Taken from Dr. Daniel Amen’s second appearance on the show, we discuss how to grow a healthier, better brain. Daniel is the World’s Leading Neuroscientist who may have scanned and seen more brains than anyone else.

    The no.1 book on Brain health: https://amzn.to/3vbmXsh

    Instagram: https://bit.ly/3tHjm4r

    Twitter: https://bit.ly/3scQpgr

    3rd Most Replayed Moment, Gary Brecka.

    Gary Brecka is one of the world’s most renowned human biologists. Our conversation covers the ultimate human wellbeing checklist. From Dana White’s transformation using the super human protocol to stripping fat, listen to transform your life.

    Instagram: http://bit.ly/3IVf6Dw

    Twitter: http://bit.ly/41w492P

    2nd Most Replayed Moment, Dr. Tim Spector.

    A favourite guest on DOAC, here Tim busts myths about a frequently debated subject: diet vs exercise.

    Foor For Life, Tim’s book: https://amzn.to/3RTckDt

    Instagram: https://bit.ly/3CDRuQD

    Twitter: https://bit.ly/3VG0zil

    No.1 Most Replayed Moment: Dr Tara Swart.

    The most listened to moment ever this year is neuroscientist Dr. Tara explaining the brain and body’s connection. We dive into the influence the brain has on our health, relationships and well-being.

    Dr Tara’s book: https://amzn.to/47dokE0

    Instagram: https://bit.ly/48hJ1k2

    Twitter: https://bit.ly/46gqYZI

    Bonus Moment, Mo Gawdat:

    This is from episode 101 with Mo Gawdat, and it’s the most shared episode we’ve ever had of all time on WhatsApp. Mo explains to me his influential equation for happiness, and we discuss how to put it into practice.

    Mo’s book, Solve For Happy: https://amzn.to/489n5qJ

    Instagram: https://bit.ly/3qmYSMY

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 141: What Coffee Is REALLY Doing To Your Sleep!: Matthew Walker

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:09 Caffeine will hurt your sleep in probably at least three ways, some of which you most
    0:00:11 people are not aware of.
    0:00:15 The first issue is the duration of its action.
    0:00:20 So caffeine has what we call half life of about five to six hours.
    0:00:26 In other words, after about five to six hours, half of that caffeine is still in your system.
    0:00:31 What that means is that caffeine has a quarter life of somewhere between 10 to 12 hours.
    0:00:37 So if you have a cup of coffee at noon at midday, a quarter of that caffeine is still
    0:00:40 in your brain at midnight.
    0:00:46 So having a cup of coffee at noon and it’s hyperbole in truth, probably, or it’s a little
    0:00:51 bit hyperbolic, but it’s almost the equivalent of a coffee at noon is the equivalent of,
    0:00:55 you know, taking yourself into bed and just before you turn the light out, you swig a
    0:01:00 quarter of a cup of coffee and you hope for a good night of sleep and it’s probably not
    0:01:01 going to happen.
    0:01:06 So that’s the first thing to keep in mind is the timing of caffeine.
    0:01:09 The second is that caffeine is a stimulant.
    0:01:10 Now, everyone knows this.
    0:01:13 Everyone knows that caffeine can make you more alert and more awake.
    0:01:16 By the way, how does it do that?
    0:01:20 It comes back to adenosine, which is the chemical that we spoke about, the sleepiness chemical.
    0:01:25 It’s no coincidence that those two things sound the same at the end of the name.
    0:01:27 Caffeine and adenosine.
    0:01:33 Caffeine will actually race into your brain and it will latch on to the adenosine receptors,
    0:01:35 the welcome sites in your brain.
    0:01:40 And it has very sharp elbows and it will force away the adenosine from those receptors and
    0:01:43 it will hijack those receptors.
    0:01:45 Now at this point, you may be thinking, well, hang on a second.
    0:01:51 If it’s latching on to those sleepiness chemical receptors, shouldn’t caffeine make you more
    0:01:52 sleepy?
    0:01:56 And the answer is no, because what it does is it just latches on to the receptor and
    0:01:59 it inactivates it, essentially.
    0:02:02 So it masks the receptor.
    0:02:06 What caffeine does then is race into your brain.
    0:02:09 You’ve got all of this sleepiness at 9pm or 10pm.
    0:02:13 You haven’t expressed it because you’re trying to power through and finish the report or the
    0:02:19 presentation for your pitch deck, for your startup company.
    0:02:21 And that caffeine races in.
    0:02:27 It latches on to the adenosine receptors and blocks the signal of adenosine.
    0:02:29 So now your brain was thinking, I’m starting to get tired.
    0:02:31 It’s 10pm.
    0:02:37 But now all of a sudden that signal is blocked and caffeine is like hitting the mute button
    0:02:39 on your television remote controller.
    0:02:41 It just mutes the signal of sleepiness.
    0:02:45 So now you think, well, no, I don’t feel sleepy anymore.
    0:02:50 And here’s the danger that even though when the caffeine is in your system and it’s latched
    0:02:53 on to the receptors, that adenosine is still there.
    0:02:54 It’s not going away.
    0:02:59 In fact, if anything, during the course of the caffeine in your system, it continues
    0:03:00 to build and build.
    0:03:05 And now when the caffeine finally gets metabolized and excreted out of your system, not only
    0:03:11 do you go back to the sleepiness that you had many hours before, it’s that plus all
    0:03:16 of the adenosine sleepiness that’s been building up during that time in between.
    0:03:20 So you get hit with this huge tsunami wave of sleepiness.
    0:03:23 And that’s what we call the caffeine crash.
    0:03:28 So that’s sort of caffeine in terms of how it works in its timing.
    0:03:33 Another issue is that it creates anxiety just as you said.
    0:03:37 And anxiety is probably one of the greatest enemies of sleep.
    0:03:42 It’s one of the principal reasons that underlies insomnia is a physiological state of anxiety
    0:03:46 that your fight or flight branch of the nervous system is ratcheted up.
    0:03:47 That’s what caffeine will do.
    0:03:50 It needs to do the opposite for you to fall asleep.
    0:03:54 That’s why you can have what we call the tired, but wired phenomenon where you say, I’m so
    0:03:55 desperately tired.
    0:03:59 I am so tired, but I’m just so wired that I can’t fall asleep.
    0:04:03 It’s because your nervous system is too amped up.
    0:04:06 Caffeine will trigger that amping up.
    0:04:09 And at that point, if you’re struggling to fall asleep because you’ve got too much caffeine
    0:04:12 on board, it is what we call angiogenic.
    0:04:15 So now you start to worry.
    0:04:20 And the last thing you need to do when your head hits the pillow for good sleep is worry.
    0:04:23 Because when you start to worry, you start to ruminate.
    0:04:26 And when you ruminate, you catastrophize.
    0:04:30 And when you catastrophize, you’re dead in the water for the next two hours when it comes
    0:04:31 to sleep.
    0:04:38 Because we have this sense that things at night, in the darkness of night, are so much
    0:04:42 bigger than they are in the brightness of day.
    0:04:47 And we start worrying, in this modern era, we’re constantly on reception.
    0:04:49 Very rarely do we do reflection.
    0:04:54 Unfortunately, the only time when we typically do a reflection is when we turn off the light
    0:04:56 and our head hits the pillow.
    0:04:59 And that is the last time you want to be doing a reflection.
    0:05:01 So that’s the second problem with caffeine.
    0:05:02 It’s angiogenic.
    0:05:07 It only makes you sort of almost like the Woody Allen neurotic of the sleep world.
    0:05:13 The final part of caffeine is that it’s very good at blocking your deep sleep.
    0:05:16 So we’ve done a number of these studies where we’ll give people a standard dose of caffeine,
    0:05:21 let’s say 150 milligrams, 200 milligrams, which is probably, you know, a cup and a half
    0:05:24 of good, strong coffee.
    0:05:27 And then we put you to bed and we look at the amount of deep sleep and it will strip
    0:05:33 away your deep sleep by about somewhere between 15 to 30%.
    0:05:39 Now to put that in context, to drop your deep sleep by 30%, I’d probably have to age you
    0:05:42 by about 40 years for zero.
    0:05:46 Or you could do it every night with an espresso with dinner.
    0:05:49 And that’s one of the problems people will say to me, look, I’m one of those people who
    0:05:55 I can have two espressos with dinner and I fall asleep fine and I stay asleep.
    0:05:57 So no harm, no foul.
    0:06:01 Well, not necessarily because even if you fall asleep and you stay asleep, you’re not
    0:06:06 aware of the lack of the deep sleep that you’re not getting because of the caffeine.
    0:06:10 And so now you wake up the next day and you think, well, I don’t remember having a hard
    0:06:11 time falling asleep.
    0:06:13 I don’t remember waking up.
    0:06:16 But now I’m reaching for two or three cups of coffee the next morning rather than my
    0:06:21 standard one cup of coffee because I don’t feel refreshed and restored by my sleep because
    0:06:23 I was lacking the amount of deep sleep.
    0:06:26 And deep sleep, what does that rub us off the lack of deep sleep?
    0:06:30 So lack of deep sleep, deep sleep is critical for regulating your cardiovascular system.
    0:06:34 It’s the time when we do replenish the immune system.
    0:06:36 It also regulates your metabolic system.
    0:06:41 So it controls the hormones such as insulin that will regulate your blood sugar and you
    0:06:46 will become blood sugar dysregulated without sufficient deep sleep upstairs in the brain.
    0:06:52 Deep sleep will strengthen and consolidate and secure new memories into your brain.
    0:06:55 They will prevent those memories from being forgotten.
    0:06:59 Deep sleep is also the time when we cleanse the brain of metabolic toxins, particularly
    0:07:01 the toxins that are related to Alzheimer’s disease.
    0:07:09 So getting a lack of deep sleep is I would say a non-trivial thing in that regard.
    0:07:16 But I don’t want to be also puritanical here and this is where I’m going to change my title
    0:07:18 tune.
    0:07:21 I am not here to tell anyone how to live their life.
    0:07:24 I have no right to tell anyone how to live their life.
    0:07:27 I’m just a scientist.
    0:07:31 All I want to try and do is gift you the science and the knowledge of sleep so that you can
    0:07:34 make an informed choice.
    0:07:39 And after all, and the same is true for alcohol too and sleep, you know, life is to be lived
    0:07:41 to a certain degree.
    0:07:45 You know, no one wants to be the healthiest guy in the graveyard.
    0:07:46 I don’t want to be that way too.
    0:07:51 I want to live life just with moderation.
    0:07:57 The reason I don’t drink caffeine is not because I’m so puritanical.
    0:07:58 I want to be the poster child of good sleep.
    0:08:04 I love the smell of freshly ground coffee in the morning and it’s a great ritual.
    0:08:09 It’s just that I’ve run my genetics and I am one of the slow caffeine metabolizers.
    0:08:14 So you can do these genetic kits online and they will tell you, are you a slow metabolizer
    0:08:16 or a fast metabolizer?
    0:08:17 So that’s the variability.
    0:08:23 That’s why some people say, look, I’m pretty immune to caffeine and others will say, no.
    0:08:25 Why do I now favor coffee?
    0:08:32 I was actually quite anti-caffeine in coffee when I first came out with the book, just
    0:08:33 looking at the studies.
    0:08:36 But now the data is immensely compelling.
    0:08:41 The health benefits associated with coffee are undeniable.
    0:08:45 Study after study after study and we can put them all together in this big, what we call
    0:08:47 a meta-analysis study.
    0:08:52 And it is so strikingly clear that coffee, drinking coffee is a good thing for you from
    0:08:56 a health perspective.
    0:08:58 Two things to say about that.
    0:09:03 The first is that it’s got nothing to do with the caffeine.
    0:09:09 And a lot of people have sort of rightly challenged me to say, look, you say how problematic sleep
    0:09:12 can be when you’re drinking too much caffeine.
    0:09:18 But yet coffee is associated with many of the same health benefits that sleep is associated
    0:09:19 with.
    0:09:21 But coffee is supposed to hurt your sleep.
    0:09:25 How do you reconcile those two, Matt Walker?
    0:09:30 And the answer is very simple, antioxidants.
    0:09:36 Because it turns out that the coffee bean contains a whopping dose of antioxidants.
    0:09:41 Things such as, it’s what’s got other things such as kaffa-style, but it’s got a bunch
    0:09:43 of incredible antioxidants.
    0:09:48 Probably the most powerful of them in terms of the coffee bean is something called chlorogenic
    0:09:49 acid.
    0:09:54 Now don’t worry, it’s not chlorine, it’s not chloride, it’s not bleach, a chlorogenic
    0:09:56 acid is very different.
    0:10:04 And what’s happened in the modern world is that we have and struggle with our diet so
    0:10:08 much because we don’t eat enough, whole foods, etc.
    0:10:16 So what’s happened is that the coffee bean has been now asked to carry the herculean weight
    0:10:21 of all of our antioxidant needs on its shoulders.
    0:10:28 And where most people get the majority of their antioxidants is by way of drinking coffee.
    0:10:32 That’s why coffee is associated with so many health benefits and it’s not the caffeine.
    0:10:37 At least in point, if you look at the studies with decaffeinated coffee, you get very similar
    0:10:39 health benefits.
    0:10:42 Again, it’s not the caffeine, it’s the coffee itself.
    0:10:49 So the bottom line here is drink coffee, but I would say the dose and the timing make the
    0:10:51 poison.
    0:10:57 So try to limit yourself to about two cups of coffee, three cups of coffee maximum.
    0:11:01 Because if you look at the health benefits, by the way, it’s a dose, it’s not a dose response
    0:11:05 word linear where the more and more coffee you drink, the more and more healthy you become.
    0:11:10 It peaks at about two to three and then actually starts to go down in the opposite direction
    0:11:12 for lots of reasons that we can speak about.
    0:11:16 So dose and the timing make the poison when it comes to coffee.
    0:11:17 So you drink decaf.
    0:11:19 So I do drink decaf.
    0:11:23 So I will drink coffee just because I love the smell and I do enjoy the taste of it.
    0:11:26 But I drink decaffeinated coffee.
    0:11:33 I would love to drink caffeinated coffee too because I’m sure it would be interesting because
    0:11:38 I work out every day and I work out every morning and so many of the health coaches
    0:11:42 that I speak with and health professionals say, you know, you should definitely get a
    0:11:44 shot of caffeine and it boosts your workout.
    0:11:49 And actually the data on that is pretty clear too that you’re lifting, for example, in the
    0:11:54 gym and your metabolic activity is stronger when you’ve had precafine doses.
    0:11:56 But it’s also stronger when you sleep.
    0:11:59 But exactly and that’s the problem.
    0:12:04 And sleep is, I would argue, much more beneficial to health.
    0:12:10 And if you’re trying to work out or you’re trying to be an athlete or perform, sleep
    0:12:12 will trump caffeine five ways till Tuesday.
    0:12:19 I mean, sleep is probably the very best legal performance enhancing drug that we know of
    0:12:24 that not enough athletes are abusing.
    Caffeine sẽ gây hại cho giấc ngủ của bạn theo ít nhất ba cách, một số điều mà hầu hết mọi người không nhận ra.
    Vấn đề đầu tiên là thời gian tác động của nó. Caffeine có thời gian bán hủy khoảng năm đến sáu giờ. Nói cách khác, sau khoảng thời gian này, một nửa số caffeine vẫn còn trong cơ thể bạn. Điều đó có nghĩa là caffeine có thời gian còn lại khoảng từ 10 đến 12 giờ. Vì vậy, nếu bạn uống một tách cà phê vào buổi trưa, thì một phần tư số caffeine vẫn còn trong não bạn vào nửa đêm.
    Vì vậy, uống một tách cà phê vào buổi trưa, có thể nói hơi quá, nhưng gần như tương đương với việc bạn đi ngủ và ngay trước khi tắt đèn, bạn uống một phần tư tách cà phê và hy vọng có một giấc ngủ ngon, nhưng rất có thể điều đó sẽ không xảy ra. Điều đầu tiên cần nhớ là thời gian uống caffeine.
    Thứ hai, caffeine là một chất kích thích. Bây giờ, ai cũng biết điều này. Ai cũng biết rằng caffeine có thể làm bạn tỉnh táo và alert hơn. Nhân tiện, làm thế nào caffeine có thể làm được điều đó? Nó quay trở lại với adenosine, hóa chất mà chúng ta đã đề cập, hóa chất gây buồn ngủ. Không phải ngẫu nhiên mà hai thứ này nghe giống nhau ở phần cuối của tên. Caffeine thực sự sẽ chạy vào não bạn và nó sẽ bám vào các thụ thể adenosine, những vị trí chào đón trong não bạn. Nó có những “cái khuỷu tay” rất sắc bén và nó sẽ đẩy adenosine ra khỏi những thụ thể đó và chiếm lấy những thụ thể đó.
    Lúc này, bạn có thể đang nghĩ, khoan đã, nếu nó bám vào các thụ thể hóa chất gây buồn ngủ, thì không lẽ caffeine lại làm cho bạn buồn ngủ hơn sao? Và câu trả lời là không, vì những gì nó làm là nó chỉ bám vào thụ thể và vô hiệu hóa nó, về cơ bản là như vậy. Nó che lấp thụ thể. Những gì caffeine làm là chạy vào não bạn. Bạn có tất cả sự buồn ngủ vào lúc 9 giờ tối hoặc 10 giờ tối. Bạn không bộc lộ nó vì bạn đang cố gắng hoàn tất báo cáo hoặc bài thuyết trình cho đường pitch của công ty khởi nghiệp của bạn. Và caffeine chạy vào. Nó bám vào các thụ thể adenosine và chặn tín hiệu của adenosine.
    Vì vậy, não của bạn đang nghĩ, “Tôi bắt đầu cảm thấy mệt rồi. Bây giờ là 10 giờ tối.” Nhưng đột nhiên tín hiệu đó bị chặn lại và caffeine như là đang nhấn nút tắt tiếng trên điều khiển từ xa của chiếc TV của bạn. Nó chỉ đơn giản là vô hiệu hóa tín hiệu buồn ngủ. Giờ đây bạn nghĩ, “Ồ không, tôi không cảm thấy buồn ngủ nữa.” Và đây là nguy hiểm, ngay cả khi caffeine vẫn còn trong cơ thể bạn và đã bám vào các thụ thể, thì adenosine vẫn còn đó. Nó không biến mất. Thực tế, nếu có điều gì đó, trong suốt thời gian caffeine tồn tại trong cơ thể, adenosine tiếp tục tích lũy. Và bây giờ khi caffeine cuối cùng được chuyển hóa và bài tiết ra khỏi cơ thể bạn, không chỉ bạn quay trở lại với cảm giác buồn ngủ mà bạn đã có nhiều giờ trước, mà còn là toàn bộ lượng adenosine gây buồn ngủ đã tích lũy trong thời gian giữa đó. Vì vậy, bạn bị cú hất vào một cơn sóng lớn của sự buồn ngủ. Và đó là điều chúng ta gọi là sự “sụp đổ vì caffeine”.
    Đó là cách caffeine hoạt động về mặt thời gian. Một vấn đề khác là nó gây ra lo âu như bạn đã nói. Và sự lo âu có thể là một trong những kẻ thù lớn nhất của giấc ngủ. Nó là một trong những lý do chính dẫn đến chứng mất ngủ, đó là trạng thái sinh lý của sự lo âu mà nhánh “chiến đấu hoặc bỏ chạy” của hệ thống thần kinh được đẩy lên. Đó là những gì caffeine sẽ làm. Nó cần làm điều ngược lại để bạn có thể đi vào giấc ngủ. Đó là lý do tại sao bạn có thể có hiện tượng “mệt mỏi nhưng căng thẳng”, nơi bạn nói, “Tôi rất mệt, nhưng tôi lại quá tỉnh táo đến mức không thể ngủ.” Điều đó là do hệ thống thần kinh của bạn đang quá hưng phấn. Caffeine sẽ kích hoạt sự hưng phấn đó. Và tại thời điểm đó, nếu bạn đang gặp khó khăn để đi vào giấc ngủ vì bạn đã uống quá nhiều caffeine, điều đó là điều chúng ta gọi là angiogenic.
    Vì vậy, giờ bạn bắt đầu lo lắng. Và điều cuối cùng bạn cần làm khi đầu bạn chạm gối để có giấc ngủ ngon là lo lắng. Bởi vì khi bạn bắt đầu lo lắng, bạn bắt đầu suy nghĩ đến những điều tồi tệ. Và khi bạn suy nghĩ đến những điều tồi tệ, bạn đang làm trầm trọng thêm mọi thứ. Khi bạn làm trầm trọng thêm mọi thứ, bạn gần như không có khả năng ngủ trong hai tiếng tới. Bởi vì chúng ta có cảm giác rằng mọi thứ vào ban đêm, trong bóng tối của đêm, trở nên lớn lao hơn rất nhiều so với những gì chúng ta thấy vào ban ngày. Và chúng ta bắt đầu lo lắng. Trong thời đại hiện đại này, chúng ta thường xuyên ở trạng thái tiếp nhận. Rất hiếm khi chúng ta thực sự tự suy ngẫm. Thật không may, thời điểm duy nhất mà chúng ta thực sự thực hiện việc suy ngẫm thường là khi tắt đèn và đầu gối chạm gối. Và đó là thời điểm cuối cùng bạn muốn thực hiện việc suy ngẫm.
    Vì vậy, đó là vấn đề thứ hai với caffeine. Nó là angiogenic. Nó chỉ làm cho bạn giống như một người lo âu kiểu Woody Allen trong thế giới giấc ngủ. Phần cuối cùng về caffeine là nó rất tốt trong việc chặn giấc ngủ sâu của bạn. Chúng tôi đã thực hiện một số nghiên cứu trong đó chúng tôi sẽ cho mọi người một liều caffeine tiêu chuẩn, ví dụ 150 miligam, 200 miligam, mà có thể là khoảng một cốc rưỡi cà phê mạnh. Sau đó, chúng tôi đưa bạn đi ngủ và xem xét lượng giấc ngủ sâu, và nó sẽ giảm đi khoảng từ 15 đến 30%. Để đưa điều đó vào bối cảnh, để giảm giấc ngủ sâu của bạn xuống 30%, tôi có thể phải làm cho bạn già đi khoảng 40 năm. Hoặc bạn có thể làm điều đó mỗi đêm với một tách espresso trong bữa tối. Và đó là một trong những vấn đề mà mọi người sẽ nói với tôi, “Nhìn xem, tôi là một trong những người có thể uống hai tách espresso trong bữa tối và tôi vẫn ngủ ngon.” Vậy không có vấn đề gì cả? Chà, không hẳn vì ngay cả khi bạn ngủ và vẫn ngủ, bạn không nhận ra sự thiếu hụt giấc ngủ sâu mà bạn không nhận được do caffeine.
    Và bây giờ bạn tỉnh dậy vào ngày hôm sau và bạn nghĩ, ờ, tôi không nhớ mình đã gặp khó khăn khi đi ngủ.
    Tôi không nhớ mình đã thức dậy.
    Nhưng giờ tôi phải với tới hai hoặc ba tách cà phê vào sáng hôm sau thay vì một tách cà phê tiêu chuẩn của mình vì tôi không cảm thấy được phục hồi và tươi tỉnh sau giấc ngủ của mình bởi vì tôi đã thiếu ngủ sâu.
    Và giấc ngủ sâu, điều gì khiến chúng ta thiếu thốn giấc ngủ sâu?
    Thiếu giấc ngủ sâu, giấc ngủ sâu rất quan trọng cho việc điều chỉnh hệ thống tim mạch của bạn.
    Đó là thời gian mà chúng ta làm mới lại hệ thống miễn dịch.
    Nó cũng điều chỉnh hệ thống trao đổi chất của bạn.
    Vì vậy, nó kiểm soát các hormone như insulin sẽ điều chỉnh mức đường huyết của bạn và bạn sẽ trở nên rối loạn lượng đường trong máu nếu không có giấc ngủ sâu đầy đủ cho não.
    Giấc ngủ sâu sẽ củng cố, củng cố và bảo vệ những ký ức mới vào trong não của bạn.
    Chúng sẽ ngăn những ký ức đó bị quên đi.
    Giấc ngủ sâu cũng là lúc chúng ta làm sạch não khỏi các độc tố trao đổi chất, đặc biệt là các độc tố liên quan đến bệnh Alzheimer.
    Vì vậy, việc thiếu giấc ngủ sâu là một điều không thể coi thường trong vấn đề này.
    Nhưng tôi cũng không muốn quá khắt khe ở đây và đây là lúc tôi sẽ thay đổi cách nhìn của mình.
    Tôi không ở đây để nói với ai đó cách sống cuộc sống của họ.
    Tôi không có quyền nói với ai đó cách sống cuộc sống của họ.
    Tôi chỉ là một nhà khoa học.
    Tất cả những gì tôi muốn làm là mang đến cho bạn kiến thức và khoa học về giấc ngủ để bạn có thể đưa ra quyết định đúng đắn.
    Và rốt cuộc, điều này cũng đúng với rượu bia và giấc ngủ, bạn biết đấy, cuộc sống cần phải được sống đến một mức độ nào đó.
    Bạn biết không, không ai muốn trở thành người khỏe mạnh nhất trong nghĩa trang.
    Tôi cũng không muốn như vậy.
    Tôi muốn sống cuộc sống chỉ với sự điều độ.
    Lý do tôi không uống caffeine không phải vì tôi quá khắt khe.
    Tôi muốn trở thành hình mẫu cho giấc ngủ tốt.
    Tôi thích mùi cà phê xay mới vào buổi sáng và đó là một nghi thức tuyệt vời.
    Chỉ là tôi đã kiểm tra gen của mình và tôi là một trong những người chuyển hóa caffeine chậm.
    Vì vậy, bạn có thể làm những bộ xét nghiệm gen trực tuyến và họ sẽ nói cho bạn biết, bạn là người chuyển hóa chậm hay nhanh?
    Đó là sự biến đổi.
    Đó là lý do tại sao một số người nói, nhìn này, tôi khá miễn dịch với caffeine và những người khác sẽ nói, không.
    Tại sao bây giờ tôi lại ưa cà phê?
    Thực ra tôi đã khá chống đối caffeine trong cà phê khi tôi mới phát hành cuốn sách, chỉ là nhìn vào các nghiên cứu.
    Nhưng giờ đây dữ liệu rất thuyết phục.
    Lợi ích sức khỏe liên quan đến cà phê là không thể phủ nhận.
    Nghiên cứu này đến nghiên cứu khác và chúng ta có thể tổng hợp chúng lại trong một nghiên cứu lớn mà chúng ta gọi là phân tích tổng hợp.
    Và thật rõ ràng rằng việc uống cà phê là điều tốt cho bạn từ quan điểm sức khỏe.
    Có hai điều để nói về điều đó.
    Điều đầu tiên là nó không liên quan gì đến caffeine.
    Và nhiều người đã đúng khi thách thức tôi rằng, nhìn này, bạn nói giấc ngủ có thể gặp vấn đề khi bạn uống quá nhiều caffeine.
    Nhưng cà phê lại liên quan đến nhiều lợi ích sức khỏe tương tự như giấc ngủ.
    Nhưng cà phê lại được cho là gây hại cho giấc ngủ của bạn.
    Làm thế nào bạn hòa giải hai điều đó, Matt Walker?
    Và câu trả lời rất đơn giản, đó là chất chống oxy hóa.
    Bởi vì cà phê chứa một lượng lớn chất chống oxy hóa.
    Nó có những thứ như, nó có những thứ khác như axit kaffa-style, nhưng nó có một loạt chất chống oxy hóa tuyệt vời.
    Có lẽ chất chống oxy hóa mạnh nhất trong hạt cà phê là một chất gọi là axit chlorogenic.
    Giờ đừng lo, nó không phải là clo, không phải là chloride, không phải thuốc tẩy, axit chlorogenic rất khác biệt.
    Và điều đã xảy ra trong thế giới hiện đại là chúng ta đã gặp khó khăn với chế độ ăn uống của mình rất nhiều vì chúng ta không ăn đủ thực phẩm nguyên chất, vv.
    Vì vậy, điều đã xảy ra là hạt cà phê giờ đây đã được yêu cầu mang gánh nặng khổng lồ của tất cả các nhu cầu chất chống oxy hóa của chúng ta.
    Và nơi mà hầu hết mọi người nhận được phần lớn chất chống oxy hóa của họ là qua việc uống cà phê.
    Đó là lý do tại sao cà phê có liên quan đến rất nhiều lợi ích sức khỏe và không phải do caffeine.
    Ít nhất thì, nếu bạn nhìn vào các nghiên cứu với cà phê không chứa caffeine, bạn sẽ nhận được những lợi ích sức khỏe rất tương tự.
    Một lần nữa, không phải là caffeine, mà là chính cà phê.
    Vì vậy, điểm mấu chốt ở đây là uống cà phê, nhưng tôi sẽ nói rằng liều lượng và thời gian tạo nên chất độc.
    Vì vậy, hãy cố gắng giới hạn bản thân trong khoảng hai tách cà phê, ba tách cà phê tối đa.
    Bởi vì nếu bạn nhìn vào lợi ích sức khỏe, nhân tiện, đó là liều lượng, không phải là từ điển phản ứng liều lượng mà càng uống nhiều cà phê, bạn càng khỏe mạnh hơn.
    Nó đạt đỉnh khoảng hai đến ba tách và sau đó thực sự bắt đầu giảm theo hướng ngược lại vì nhiều lý do mà chúng ta có thể nói đến.
    Vì vậy, liều lượng và thời gian tạo nên chất độc khi nói đến cà phê.
    Vì vậy, bạn uống cà phê không chứa caffeine.
    Vì vậy, tôi có uống cà phê không chứa caffeine.
    Vì vậy, tôi sẽ uống cà phê chỉ vì tôi thích mùi và tôi cũng thích vị của nó.
    Nhưng tôi uống cà phê không chứa caffeine.
    Tôi cũng muốn uống cà phê có caffeine vì tôi chắc rằng nó sẽ thú vị vì tôi tập thể dục mỗi ngày và tôi tập thể dục mỗi buổi sáng và rất nhiều huấn luyện viên sức khỏe mà tôi nói chuyện nói, bạn biết đấy, bạn chắc chắn nên uống một chút caffeine và nó sẽ tăng cường bài tập của bạn.
    Và thực sự dữ liệu về điều đó cũng khá rõ ràng rằng bạn nâng tạ, chẳng hạn, trong phòng tập thể dục và hoạt động trao đổi chất của bạn mạnh hơn khi bạn đã có một lượng caffeine nhất định.
    Nhưng nó cũng mạnh hơn khi bạn có giấc ngủ.
    Nhưng đúng là và đó là vấn đề.
    Và giấc ngủ, tôi sẽ lập luận rằng, có lợi cho sức khỏe hơn rất nhiều.
    Và nếu bạn đang cố gắng tập luyện hoặc bạn đang cố gắng trở thành một vận động viên hoặc biểu diễn, giấc ngủ sẽ vượt trội hơn caffeine theo nhiều cách.
    Ý tôi là, giấc ngủ có lẽ là loại thuốc nâng cao hiệu suất hợp pháp tốt nhất mà chúng ta biết đến mà không đủ vận động viên đang lạm dụng.
    咖啡因可能會以至少三種方式影響你的睡眠,而這些方式大多數人並不知曉。
    第一個問題是其作用的持續時間。咖啡因的半衰期大約是五到六個小時。換句話說,經過五到六個小時後,你體內仍然有一半的咖啡因存在。這意味著咖啡因的四分之一衰期在10到12個小時之間。因此,如果你在中午喝了一杯咖啡,那麼到午夜時,該咖啡中的四分之一的咖啡因仍然在你的大腦中。總之,中午喝一杯咖啡,這樣的比喻可能聽起來有些誇張,但實際上相當於在上床睡覺前,在關燈之前,喝下四分之一杯咖啡,然後希望能有個好覺,這樣的期望幾乎是不可能實現的。因此,第一件需要記住的事就是咖啡因的時間安排。
    第二個問題是咖啡因是一種興奮劑。這是人人皆知的。每個人都知道咖啡因可以讓你更加警覺和清醒。順便問一下,它是怎麼做到的呢?這要回到我們所說的腺苷——這種讓人感到困倦的化學物質。這兩個名字在結尾聽起來有些相似並非巧合。咖啡因會進入你的大腦並依附在腺苷受體上,這是在你大腦中的“歡迎站”。咖啡因的“肘部”非常尖銳,它會把腺苷從這些受體上推開,並劫持那些受體。此時你可能會想,等等。如果它依附在那些困倦神經傳導物質受體上,難道不應該讓人更困嗎?答案是否定的,因為它實際上只是依附在受體上並使其失活,從而遮蓋了這個受體。所以,咖啡因的作用是迅速進入你的大腦。你在晚上九點或十點感到困倦,但你試著堅持完成報告或為你的創業公司準備推介文稿。這時,咖啡因進入了你的大腦。它附著在腺苷受體上,並阻斷腺苷的信號。因此,原本你的大腦感覺到“我開始困了。已經晚上十點了。”但突然間那個信號被阻擋了,咖啡因就像是你電視遙控器上的靜音按鈕,靜音了困倦的信號。於是你會想,哦,不,我不再感到困倦了。這裡有一個危險之處,即使在咖啡因進入你體內並依附在受體上的過程中,腺苷仍然存在。它不會消失。事實上,在你體內的咖啡因期間,腺苷會繼續累積。當咖啡因最終被代謝並排出你的體內時,你會不僅回到幾個小時前的困倦狀態,還會加上在這段時間內累積的所有腺苷引起的困倦感。因此,你會遭受到一波巨大的困倦浪潮,這就是我們所稱的“咖啡因崩潰”。
    另外一個問題是咖啡因會引發焦慮,正如你所提到的。焦慮可能是睡眠的最大敵人之一。失眠的主要根源之一就是生理性焦慮狀態,也就是你的神經系統的“戰鬥或逃跑”模式被調高了。這正是咖啡因所做的事情。為了讓你入睡,它需要做的正好相反。這就是為什麼你會有一種“疲倦但精力充沛”的現象,你會說:“我太累了,但我就是太亢奮了,以至於無法入睡。”那是因為你的神經系統太過激動。咖啡因會觸發這種亢奮。而此時,如果你因為攝入了過多的咖啡因而難以入睡,那就是所謂的“血管生成”。所以,你開始擔心了。在你的頭碰到枕頭的時候,最不需要做的事情就是擔心。因為當你開始擔心時,你會開始反芻。當你反芻時,你會產生災難化的想法。而當你產生災難化的想法時,接下來的兩個小時你就會完全無法入睡。因為我們在夜晚的黑暗中對事情的感知,似乎總是比白天的光亮更大。在這個現代時代,我們經常處於接收狀態,反思的機會卻非常少。不幸的是,通常只有在我們關燈,頭碰到枕頭的時候,我們才會進行反思。而這正是你最不希望進行反思的時候。
    至於咖啡因的最後一點,它會非常有效地阻止你的深度睡眠。我們進行了多項研究,會給人們標準劑量的咖啡因,比如150毫克或200毫克,這大約相當於一杯半強咖啡。然後我們讓你上床睡覺,觀察你的深度睡眠的量,結果發現,它會將你的深度睡眠降低約15%到30%。如果這樣放在環境中來看,要使你的深度睡眠下降30%,我可能需要讓你衰老40年,才能達到零的效果。或者,你每晚都可以用一杯濃縮咖啡來實現。因此,有些人會對我說,“我就是那種能在晚餐時喝兩杯濃縮咖啡,然後依然能安然入睡的人,所以不會有任何問題。”但是這並不一定,因為即使你能入睡並且保持睡眠,你也不會意識到因為咖啡因而缺乏的深度睡眠。
    所以現在你醒來到了第二天,你想,嗯,我不記得自己有多難入睡。我不記得自己有醒來過。但現在第二天早上我卻想喝兩到三杯咖啡,而不是平常的那一杯,因為我沒有因為睡眠感到精神焕發和恢復,因為我缺乏足夠的深度睡眠。那麼,缺乏深度睡眠對我們有什麼影響呢?缺乏深度睡眠是很重要的,因為深度睡眠對調節心血管系統至關重要。這是我們補充免疫系統的時間,也調節你的新陳代謝系統。因此,它控制著如胰島素等荷爾蒙,這會影響你的血糖,沒有足夠的深度睡眠,你的血糖會失調。深度睡眠會加強、鞏固和保護新記憶進入你的大腦。它們會防止這些記憶被遺忘。深度睡眠也是我們清除大腦中代謝毒素的時候,特別是與阿茲海默病相關的毒素。因此,缺乏深度睡眠在這方面是非常重要的。但我不想在這裡過於清教徒化,這就是我會改變我的口氣的地方。我不是來告訴任何人如何生活的。我沒有權利告訴任何人如何生活。我只是一個科學家。我想做的僅僅是把睡眠的科學和知識提供給你,以便你可以做出明智的選擇。畢竟,對於酒精和睡眠來說也是如此,你知道,生活在某種程度上是要去過的。你知道,沒有人想成為墳場裡最健康的人。我也不想那樣。我想要以適度的方式過生活。我不喝咖啡因的原因並不是因為我過於清教徒。我想成為良好睡眠的代言人。早上我喜歡新鮮研磨咖啡的香味,這是一個很好的儀式。只是我檢測了自己的基因,我是慢速咖啡因代謝者之一。你可以在線上做這些基因檢測,它們會告訴你,你是慢代謝者還是快代謝者。因此,這就是變異性。這就是為什麼有些人會說,看,我對咖啡因相當免疫,而其他人則會說,不。那麼我為什麼現在偏愛咖啡呢?其實,當我首次發表這本書時,我對咖啡因相當反感,只是從研究上來看。但現在的數據非常有說服力。與咖啡相關的健康益處是不可否認的。一項又一項的研究,我們可以把它們放在一起,形成我們所說的荟萃分析研究。喝咖啡在健康方面是一件非常明顯的好事。關於這一點有兩件事要說。首先,這和咖啡因毫無關聯。很多人正確地質疑我,說,你提到喝太多咖啡因會讓睡眠有問題。但咖啡卻和睡眠相關的許多健康益處息息相關。但咖啡本應該傷害你的睡眠。馬特·沃克,你如何調和這兩者?答案非常簡單,抗氧化劑。因為事實證明咖啡豆含有大量的抗氧化劑。它包含其他像是咖啡因(kafa-style)等多種驚人的抗氧化劑。咖啡豆中可能最強大的抗氧化劑是氯贊酸。現在別擔心,這不是氯,也不是氯化物,也不是漂白劑,氯贊酸是非常不同的。在現代世界中,我們的飲食存在許多問題,因為我們吃的不夠,沒有攝取足夠的全食物等等。因此,咖啡豆現在承擔著我們所有抗氧化劑需求的重大責任。而大多數人主要從喝咖啡中獲取他們的大部分抗氧化劑。這就是為什麼咖啡與如此多的健康益處相關,而不是咖啡因。至少在某些方面,如果你查看脫咖啡因的咖啡的研究,你會發現非常相似的健康益處。總之,喝咖啡,但我要說劑量和時間決定了毒性。所以盡量限制自己喝大約兩杯咖啡,最多三杯。因為如果你查看健康益處,順便說一下,這是一個劑量,而不是劑量反應的線性關係,越多的咖啡你喝,越健康。它在大約兩到三杯的時候達到高峰,然後實際上因為很多原因而開始下降,所以在咖啡的劑量和時間方面要小心。所以你喝脫咖啡因的咖啡。我是喝脫咖啡因的咖啡。我會喝咖啡,只因為我喜歡那個香味,並且我也享受它的味道。但我喝的是脫咖啡因的咖啡。我也很想喝有咖啡因的咖啡,因為我肯定這樣很有趣,因為我每天都鍛煉,而且我每個早晨都鍛煉,我和許多健康教練及專業人士交流,他們會說,你確實應該攝取一點咖啡因,那會提升你的鍛煉效果。而且,關於這一點的數據也非常清楚,例如當你在健身房舉重時,你的代謝活性在攝取咖啡因後會變得更有效。但當然,當你睡眠充足時,這一點也會更有效。但這就是問題所在。我會主張,睡眠對健康的益處要高得多。如果你試圖鍛煉或成為一名運動員或者表現出色,睡眠會以五種方式超過咖啡。我是說,睡眠可能是我們所知道的法律上最好的增強表現的藥物,而且不是足夠的運動員在濫用它。

    In this moment, sleep expert and author of ‘Why We Sleep’, Matthew Walker discusses the 3 main reasons why caffeine is so terrible for sleep.

    Firstly, is that the impact of caffeine lasts long after drinking a cup of coffee. Caffeine has a quarter life of between 10 to 12 hours, which means if you have a cup of coffee at midday, a quarter of that caffeine is still in your brain at midnight.

    Secondly, as a stimulant, caffeine mutes the chemical, adenosine, which is in charge of sleepiness. However, the adenosine is still there and builds, so when caffeine leaves your system you get a caffeine crash, which is all the sleepiness that has been built up hitting at once.

    Finally, caffeine blocks deep sleep by between 15 to 30%. So even if you are able to fall asleep after drinking coffee, it will be poor quality sleep, and you lose out the amazing benefits of deep sleep, such as: regulating your cardiovascular system, replenishing the immune system, and securing new memories into your brain.

    However, Matthew doesn’t say that people should completely give up coffee, but instead the main thing to look out for is how much you drink and the timing of when you drink it.

    Listen to the full episode here – https://g2ul0.app.link/FlNqF0boIFb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Matthew:

    https://www.sleepdiplomat.com

    https://www.instagram.com/drmattwalker/?hl=en

  • Michael Bublé: “I Will NEVER Be Carefree Again!”, Cancer Diagnosis, Dealing With Rejection & Being Mr Christmas!

    Most people think of Michael Bublé as the soundtrack of Christmas, yet often overlooked is his unwavering dedication to his music, the personal challenges he’s faced and the mission he’s on.

    From summers of catching and sorting salmon on his father’s arctic fishing boat, to earning his 10,000 hours performing songs in the clubs, malls and cruise ships of Canada. Michael has earned his success, including 5 Grammy wins, 15 Juno awards, 6 multi-platinum albums, and well over 14 billions streams worldwide.

    Bublé is a true family man, yet his journey has been marked by having to overcome severe adversity, including the cancer diagnosis of his eldest son.

    This year, Michael announced the launch of his whiskey brand, Fraser & Thompson Whiskey, created in partnership with longtime friend, award-winning Master Distiller and Blender, Paul Cirka.

    This is the real Michael Bublé, you just haven’t met him yet.

    Follow Michael:

    Instagram: https://bit.ly/48mwLOv

    Try Michael’s new Whisky available to buy here: https://bit.ly/48hntmW

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • The No.1 Menopause Doctor: They’re Lying To You About Menopause! Brand New Science! (Men Need To Listen Too!): Mary Claire Haver

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:03 In 2023, 85% of women are complaining of menopausal symptoms.
    0:00:06 10.5% are receiving treatment or therapy.
    0:00:09 I mean, it would be as if your testicles shriveled up and died at 51.
    0:00:10 That’s the equivalent.
    0:00:11 Let’s get started.
    0:00:13 Dr. Mary Claire Haver.
    0:00:15 Renowned menopause expert.
    0:00:17 With more than 2 million followers.
    0:00:20 Helping countless women through their menopause experiences.
    0:00:21 Menopause is inevitable.
    0:00:22 Suffering is not.
    0:00:25 But a woman is more likely to be prescribed an anti-depressant
    0:00:28 for her menopause than hormone therapy.
    0:00:31 Women by the thousands are like, oh my god, I had no idea.
    0:00:33 That’s when I realized no one’s talking about this.
    0:00:35 So here’s their laundry list of symptoms.
    0:00:37 We’ve categorized about 70.
    0:00:40 So there’s brain fog, changes in her sexual function,
    0:00:42 weight gain, but here’s the scary things.
    0:00:44 And the studies have been done.
    0:00:48 We see either a new onset or worsening of depression and anxiety,
    0:00:51 bipolar, ADHD, risk for cardiovascular disease,
    0:00:54 and diabetes increases with current urinary tract infections,
    0:00:56 which is a major cause of death for women.
    0:00:58 They’re suffering in silence.
    0:00:59 And I was one of those women.
    0:01:01 I want to see my grandkids one day.
    0:01:04 I want to watch these women I’ve raised grow up
    0:01:06 and be the women they’re meant to be.
    0:01:09 And that choice might get taken away from me if I’m not careful.
    0:01:15 But there’s lots of things that we can do.
    0:01:18 For example, we see a dramatic loss of muscle mass.
    0:01:19 Focus on strength training.
    0:01:22 This is going to determine your longevity as you age.
    0:01:23 Strength over skinning.
    0:01:24 What about your diet?
    0:01:27 I developed a program for my patients.
    0:01:28 And it’s not rocket science.
    0:01:34 Whether you’re a man or a woman, menopause is going to affect you,
    0:01:39 because it’s going to affect 50% of our society.
    0:01:45 And there is 1.2 billion women being affected by menopause right now.
    0:01:50 And whether you’re a man or a woman, most of us don’t have the answers.
    0:01:51 How do we help?
    0:01:53 How do we talk about it?
    0:01:54 What is it?
    0:01:57 How does it affect the human body?
    0:02:00 If you’re in a relationship with a woman that’s in perimenopause,
    0:02:05 which can start at 30, up to a woman that is currently going through menopause
    0:02:10 in her 40s or 50s or 60s, what should you do to support her?
    0:02:12 What can she do to support herself?
    0:02:18 This subject of menopause has exploded in public conversation, thankfully.
    0:02:21 But there’s still so many unanswered questions.
    0:02:25 And that’s why today I invited one of the leading voices
    0:02:28 on menopause globally onto my show.
    0:02:31 Even as a man that won’t go through menopause myself,
    0:02:34 but has a partner and a mum that certainly will,
    0:02:37 there’s something that everyone can learn from this.
    0:02:40 And I implore all men who maybe clicked on this episode
    0:02:43 or were sent this link to listen.
    0:02:48 Please just listen, because you can learn something too.
    0:02:51 And for everybody new to this channel,
    0:02:53 can you do me a favour if you like what we do here?
    0:02:55 You like the guests we have on and you like the show that we bring to you.
    0:02:57 Can you hit the subscribe button?
    0:03:00 It is the single thing and the only thing I’ll ever ask of you.
    0:03:02 I would love you to join us on this journey.
    0:03:04 And if you do, I will repay you.
    0:03:06 And that is a promise.
    0:03:07 Do we have a deal?
    0:03:08 Thank you.
    0:03:17 Dr. Mary Claire Ava.
    0:03:19 Why don’t you do what you do?
    0:03:25 You know, I started out in medicine the way most people do.
    0:03:26 I wanted to help people.
    0:03:29 And in our training and school,
    0:03:32 we get to have a little taste of all the different specialties.
    0:03:37 And my very last rotation in my third year was OB/GYN.
    0:03:40 And I really liked surgery.
    0:03:42 I really liked some of the surgical subspecialties.
    0:03:44 So I thought that would be my path.
    0:03:47 But then when I delivered my first baby
    0:03:49 and all that rush of emotion and dopamine
    0:03:52 and how beautiful that whole process was,
    0:03:54 I knew that that was going to be my calling.
    0:04:00 And so I did the traditional four-year residency and loved it
    0:04:04 and really did well and went into private practice.
    0:04:09 After about three years of doing the private practice route,
    0:04:11 I realized I missed being in academics.
    0:04:14 I wanted that ability to do research
    0:04:17 and be around students and teach as well as take care of patients.
    0:04:21 So I went back on as faculty and everything was going great.
    0:04:23 I was very successful.
    0:04:26 I was, you know, doing pap smears and babies and birth control
    0:04:28 and all the things the traditional OB/GYN does.
    0:04:32 And then I was aging as my patients were aging too.
    0:04:36 And when I got to my forties,
    0:04:40 I realized that there was a big gap in my education
    0:04:43 and knowledge around menopause.
    0:04:45 So I started researching.
    0:04:47 Most of my patients were coming in.
    0:04:48 The pain point was weight gain.
    0:04:52 And they were like, I’m not doing anything different.
    0:04:54 I’m working out.
    0:04:55 I haven’t changed my diet.
    0:04:57 And that little voice in my head was like,
    0:04:59 “Work out more, eat less.”
    0:05:01 You know, we tend to move less.
    0:05:03 We tend, I was just going with the script
    0:05:05 that had been handed to me for years
    0:05:08 that calories in, calories out is the only way.
    0:05:11 And, you know, in medicine in the U.S.,
    0:05:13 we have very little background in nutrition.
    0:05:15 We learn nothing in medical school,
    0:05:16 very little in residency,
    0:05:19 as far as what nutrition actually is
    0:05:21 and how it can affect our bodies.
    0:05:25 And so I started struggling with my own menopause.
    0:05:27 My patients were all struggling.
    0:05:28 And I decided to go back to school
    0:05:30 to learn more about nutrition
    0:05:32 because I felt that there was a big piece missing here
    0:05:35 because this weight gain was mostly centered
    0:05:36 around the midsection.
    0:05:38 And I was learning about visceral fat
    0:05:40 and subcutaneous fat and the differences
    0:05:41 and what’s going on with our muscle mass.
    0:05:44 And I’m like, there’s a much bigger picture here
    0:05:45 than just calories in, calories out.
    0:05:50 So in my, I enrolled at Tulane University
    0:05:51 in their culinary medicine program.
    0:05:56 And just my mind was blown by how much I didn’t know
    0:05:58 as far as nutrition and inflammation
    0:06:00 and aging and how it all affects.
    0:06:01 But where was this menopause piece?
    0:06:06 And so I took everything I learned
    0:06:08 and I developed a little program for my patients,
    0:06:10 which became the Galveston diet.
    0:06:13 And it really was just a passion project for me.
    0:06:16 And then I started talking about it on social media
    0:06:20 and realized that as my social media presence grew
    0:06:22 and the conversation got bigger and bigger,
    0:06:26 that there were so many women suffering.
    0:06:27 Probably the majority of women in menopause
    0:06:29 were suffering not just from weight gain,
    0:06:34 but from musculoskeletal issues, mental health, brain fog,
    0:06:36 skin changes, hair changes, nail changes.
    0:06:39 And I just kept doing deeper and deeper dives
    0:06:41 and realizing no one’s talking about this.
    0:06:45 No one’s talking about the multi-organ system failure
    0:06:47 that a lot of women are going through
    0:06:49 and they’re suffering in silence.
    0:06:53 And physicians aren’t helping, we’re not trained.
    0:06:57 And so I thought, it’s really my kids who I have two daughters.
    0:06:59 One’s 23, she’s in medical school right now
    0:07:02 and she’s actually here with us.
    0:07:05 And then the other is 20 and they were like,
    0:07:07 “Mom, you’ve got the social media presence,
    0:07:09 you really need to use it for good.”
    0:07:12 And that’s kind of where that conversation
    0:07:14 exploded for me on social media
    0:07:16 and where I realized by reading the comments
    0:07:22 what was really happening in the menopause world
    0:07:25 and how we need to bring it to the forefront.
    0:07:26 For people that don’t understand menopause,
    0:07:30 they might think that it’s a small issue
    0:07:32 affecting a small group of people.
    0:07:35 But how many women are affected currently
    0:07:38 by perimenopause, menopause and postmenopause?
    0:07:41 Sure, so right now about a third
    0:07:42 of the female population of the world
    0:07:45 is in peri, or postmenopause.
    0:07:51 You do not, it’s not optional, all of us go through it.
    0:07:55 And because we have such individual expressions
    0:07:57 of how it affects our bodies, what we know now
    0:07:59 is that there are estrogen receptors
    0:08:01 in every organ system of our body.
    0:08:03 And when those levels start declining,
    0:08:08 we see a very wide variety of a spectrum of syndrome
    0:08:09 where it used to just be thought
    0:08:11 it was a few hot flashes and some night sweats,
    0:08:13 maybe your sleep’s disrupted,
    0:08:16 your genital urinary system is going to take a hit,
    0:08:19 your bones are going to get weaker.
    0:08:21 But what we know now is how much it’s affecting
    0:08:23 our mental health, our capabilities,
    0:08:25 our skin, our bones, our kidneys,
    0:08:27 vertigo, tinnitus, frozen shoulder,
    0:08:29 any time I post about those on social media,
    0:08:31 the internet explodes.
    0:08:33 And women by the thousands are like,
    0:08:35 “Oh my God, I had no idea.”
    0:08:39 And just the validation piece was so huge for them
    0:08:41 to make because they’ve been dismissed for so long
    0:08:42 and told it’s all in their head.
    0:08:45 And if we think about from sort of peri to postmenopause,
    0:08:47 what is that sort of typical,
    0:08:49 and I know that’s a tricky word to use,
    0:08:53 but what is the sort of average typical age range?
    0:08:57 And then also, what is the sort of more possible age range?
    0:08:59 So it could start between this age and this age.
    0:09:01 So in the U.S. and in most of Europe,
    0:09:02 the average age of menopause,
    0:09:05 which means one year after your last menstrual period,
    0:09:07 is 51.
    0:09:12 Peri-menopause, which is when your body recognizes
    0:09:13 there’s some declining estrogen levels
    0:09:15 and you’re beginning to be symptomatic,
    0:09:18 can start seven to 10 years before that.
    0:09:21 So normal menopause is still 45 to 55.
    0:09:25 And so if you do the math and back that up seven to 10 years,
    0:09:28 it is completely reasonable for a 35-year-old woman
    0:09:31 to begin to experience some of the symptoms
    0:09:32 of peri-menopause.
    0:09:34 So let’s start with what is it?
    0:09:37 And I would love you to explain this to me
    0:09:40 like I’m a 10-year-old because I’m sure there’s other people
    0:09:42 that are both men and women that aren’t flea.
    0:09:44 So we’re going to talk about gonads, right?
    0:09:45 What’s gonads?
    0:09:50 Gonads are where our, so in men it’s the testes,
    0:09:53 and where you’re making your genetic material to,
    0:09:56 where you’re making sperm, right?
    0:10:00 And in a female, it’s going to be ovaries, her ovaries.
    0:10:02 So the difference, big differences between male and female
    0:10:04 and how that process happens
    0:10:08 is that males make their genetic material fresh constantly.
    0:10:11 The minute they go through puberty until basically they die
    0:10:13 unless they have some medical issue.
    0:10:15 Females, on the other hand,
    0:10:18 our eggs develop while we’re in utero in our mothers.
    0:10:22 So while we’re in the womb, she’s five months pregnant with us,
    0:10:25 we have our maximum eggs that we’re ever going to have.
    0:10:28 And those are meant to last us until we go through menopause.
    0:10:31 And so they lay dormant until we go through puberty
    0:10:34 and then they wake up again and we start ovulating.
    0:10:36 So we have this monthly and a healthy person,
    0:10:42 cyclical hormones rise and ebb and flow with our cycles each month.
    0:10:43 We have a period, you get pregnant,
    0:10:45 you don’t get pregnant and the whole process starts over again.
    0:10:48 Well, because we’re born with that egg supply,
    0:10:51 through time we’re decreasing the amount
    0:10:54 and the quality of those eggs.
    0:10:57 So when a woman hits the age of 30,
    0:11:03 she is down to about 10% of the egg supply that she had at birth.
    0:11:06 And when she’s 40, it’s down to about 3%.
    0:11:10 And so, and it gets harder and harder
    0:11:14 for that ebb and flow of the natural hormones to do its job.
    0:11:17 And we start seeing fluctuations in her periods
    0:11:21 and then organ systems that are beginning to notice the lack of estrogen.
    0:11:25 Estrogen is a really powerful anti-inflammatory hormone
    0:11:26 in most of our body systems.
    0:11:29 So the musculoskeletal syndrome of menopause
    0:11:32 is really starting to be talked about quite a bit now.
    0:11:35 And we’re looking at things like frozen shoulder,
    0:11:38 or thralgias, generalized aches and pains.
    0:11:40 And most physicians aren’t aware of this.
    0:11:44 Most know about half flashes and night sweats and sleep disruption.
    0:11:47 But now that we’re really opening the conversation
    0:11:50 as to how many organ systems are affected,
    0:11:53 we are seeing people coming out of the woodwork
    0:11:55 just so happy to know that they’re not crazy
    0:11:56 and they’re being validated.
    0:11:58 And what’s happening at these sort of three stages?
    0:12:00 So we have the perimenopausal stage,
    0:12:02 which is, from what I’ve understood there,
    0:12:04 when estrogen levels start to drop.
    0:12:08 Right. So we start seeing disruptions in the force.
    0:12:11 So instead of that nice monthly estrogen surge
    0:12:13 with ovulation and then the progesterone goes up,
    0:12:15 we start the elongation sometimes,
    0:12:17 or they even get closer together.
    0:12:19 I call it the zone of chaos.
    0:12:23 What used to be a very reproducible, dependable system
    0:12:23 starts failing.
    0:12:26 So some women will have irregular periods,
    0:12:27 meaning they’re spacing out,
    0:12:28 they’re skipping periods.
    0:12:30 Others will have really heavy periods,
    0:12:33 like, you know, hemorrhagic almost.
    0:12:38 And again, individual, the way the body reacts to this
    0:12:41 is very individualized from patient to patient.
    0:12:45 Doctors love something that follows a checklist.
    0:12:48 Right. You know, we have all these complicated things
    0:12:50 we have to learn and we have these checklists.
    0:12:52 But menopause, it’s like pinning the tail on a moving donkey.
    0:12:56 And in perimenopause, it’s very, very chaotic.
    0:12:58 Estrogen surges, then it goes away for a while.
    0:13:00 Like a woman in perimenopause can feel completely fine
    0:13:01 for a few months.
    0:13:04 Everything goes haywire, then she’s fine again.
    0:13:07 You know, and not only is her estrogen declining,
    0:13:09 her testosterone is declining as well.
    0:13:11 So we’re seeing loss of muscle mass.
    0:13:13 We’re seeing changes in her sexual function.
    0:13:15 We’re seeing decreased strength.
    0:13:17 You know, there’s some, some really good studies
    0:13:21 showing how testosterone also affects our mental health
    0:13:22 and our cognition as well.
    0:13:26 Why does this happen from the sort of like an evolutionary?
    0:13:30 So the anthropologists have looked at this heavily
    0:13:33 and there’s, there’s only a couple of species
    0:13:34 in the world that go through menopause.
    0:13:36 Humans are one.
    0:13:38 There’s a species, a couple of species of whales.
    0:13:41 And I think they’ve now discovered one of the giraffes.
    0:13:42 Species of giraffes can do it.
    0:13:48 But the, by and large, most mammals will die
    0:13:49 while they’re still ovulating.
    0:13:51 You know, like they’re not going to go through a menopause.
    0:13:56 And so there’s something called the grandmother hypothesis
    0:13:58 where there was an evolutionary advantage
    0:14:01 for women to survive if she stopped the ability
    0:14:03 to have children at some point.
    0:14:06 Now, again, you have to temper this with humans
    0:14:09 have prolonged their lifespan and their health span
    0:14:11 because of modern medicine.
    0:14:14 So probably when we evolved, we weren’t living this long.
    0:14:17 You know, a woman my age was pretty rare.
    0:14:18 I’m 55.
    0:14:21 And so, you know, it’s hard to say.
    0:14:25 I think we have outlived how we were genetically built.
    0:14:27 And so we’re living longer and being forced
    0:14:28 to like deal with the consequences of that.
    0:14:31 So then the next stage is menopause.
    0:14:36 So menopause itself is really that,
    0:14:38 it’s just really one day in your life.
    0:14:40 It’s when you can throw the hammer down
    0:14:42 and say, I’m never going to ovulate again.
    0:14:42 I’m done.
    0:14:44 And so if a woman’s over the age of 45
    0:14:46 and she hasn’t had a period for a year,
    0:14:48 that’s the definition.
    0:14:50 Okay, now it gets confusing because
    0:14:53 what if she’s had a hysterectomy or doesn’t bleed
    0:14:56 because of a surgery or an IUD or something?
    0:14:58 Well, then we can’t use her periods to help judge.
    0:15:00 And that’s where we start doing blood work
    0:15:02 to see, you know, where she is in her menopause journey.
    0:15:05 And then postmenopause is the rest of your life.
    0:15:08 You know, the hot flashes might go away.
    0:15:09 Night sweats might go away.
    0:15:11 Brain fog might get better,
    0:15:14 but pretty much everything else is going to continue
    0:15:17 to progress in a very linear fashion until you die
    0:15:19 without estrogen replacement.
    0:15:22 To put it lightly, you seem somewhat dissatisfied
    0:15:26 with the current set of answers that the medical field,
    0:15:30 but just society at large are offering for women
    0:15:34 in this sort of peri and postmenopausal phase of their life.
    0:15:36 And I’ve sat here with a lot of women
    0:15:41 who are experiencing menopause at one stage or the other.
    0:15:45 And they also seem to be at a loss for answers.
    0:15:50 I was sat here two days ago with a very, very successful woman
    0:15:53 who, you know, has all the resources in the world.
    0:15:57 And she basically, and this is someone that has all the answers.
    0:15:59 People come to her because she has the answers.
    0:16:01 And the one thing she doesn’t seem to have answers on
    0:16:03 in her own words in her life at the moment is menopause.
    0:16:05 She’s rummaging around the internet,
    0:16:08 googling things, finding contradictory information.
    0:16:10 And when you sat down, you had that same energy.
    0:16:15 Like you feel like women have been, dare I say, let down by a system.
    0:16:18 I think the medical system is letting them down.
    0:16:21 I think society is letting them down our value and our worth.
    0:16:24 And medicine, you know,
    0:16:26 I came through this wonderful training program.
    0:16:27 I’m very proud of what I learned.
    0:16:31 I’m very proud of the care that I gave, except I was a horrible
    0:16:34 menopause provider for probably 15 years.
    0:16:36 I knew what I knew.
    0:16:40 I relied on my training and I didn’t look outside
    0:16:42 of the traditional confines of training.
    0:16:47 This is such a systemic problem that I mean,
    0:16:50 I’m going to tell you a story and this is this is true.
    0:16:53 And it’s embarrassing, but I think it needs to be said
    0:16:59 because I think it really highlights how women are treated in medicine.
    0:17:04 When I was in training, we had these upper level residents.
    0:17:06 So we have a hierarchy where you have different years of training.
    0:17:08 So it was in the early years, maybe my first year,
    0:17:11 and we had these clinics that we would run to take care of patients.
    0:17:15 And so we have obstetrics and we have gynecology
    0:17:16 as like divisions in our training.
    0:17:20 So in gynecology, everything gets lumped together,
    0:17:22 pediatrics, menopause.
    0:17:24 We had no specific menopause clinic.
    0:17:27 I maybe got six hours of lecture in a four-year curriculum.
    0:17:30 And so we’d have these women coming in in midlife
    0:17:32 and they had multiple complaints.
    0:17:34 They didn’t feel good.
    0:17:35 They weren’t sleeping.
    0:17:36 They were gaining some weight.
    0:17:38 They were, you know, aching.
    0:17:40 That, you know, just this laundry list of things
    0:17:42 that were a little on the vague side.
    0:17:48 And my upper levels would say, oh gosh, good luck with that.
    0:17:51 You’ve got a WW on your hands.
    0:17:52 And that was code.
    0:17:54 We never wrote that in the chart.
    0:17:55 This was not taught to me by faculty.
    0:17:59 This was just kind of a handed down in the lure of training.
    0:18:01 And a WW was a whiny woman.
    0:18:03 And that was code.
    0:18:06 And now I know that she was perimenopausal,
    0:18:09 suffering from her list of symptoms of now,
    0:18:11 which we’ve categorized about 70.
    0:18:15 And they were frustrated
    0:18:17 because they didn’t think they could help her.
    0:18:19 Now remember the Women’s Health Initiative,
    0:18:22 which was a study that was supposed to do a lot of good
    0:18:23 for women.
    0:18:27 It was originally designed and it was stopped in 2002.
    0:18:29 That was the end of my training program was 2002.
    0:18:34 So I come from one of the last groups of physicians in the U.S.
    0:18:36 that were ever trained in hormone replacement therapy.
    0:18:38 And then the rug was pulled out from under us.
    0:18:41 So the WHI, there were mistakes.
    0:18:44 There was misinformation in the reporting.
    0:18:48 And there was a misinterpretation of the results.
    0:18:50 All of that has been walked back, re-looked at.
    0:18:53 We know that for the vast majority of women,
    0:18:56 hormone replacement therapy is safe and effective
    0:19:00 and can give a woman her life back if she chooses to take it.
    0:19:03 But that option has been taken off the table
    0:19:06 for the vast majority of women.
    0:19:08 And recently I just saw the numbers.
    0:19:12 85% of women will come in complaining of what we know now.
    0:19:13 This was in 2023.
    0:19:15 FDA looked at the numbers.
    0:19:18 85% of women are complaining of menopausal symptoms.
    0:19:23 10.5% are receiving treatment or therapy today.
    0:19:26 Is there something in you that feels somewhat,
    0:19:29 even though you’re a doctor,
    0:19:30 somewhat let down by the medical system
    0:19:35 or skeptical about the medical system for personal reasons?
    0:19:39 I, yeah, I’m one of those women.
    0:19:42 You know, I thought I’d be one of those girlies
    0:19:45 who would just breeze through menopause because I was thin.
    0:19:47 And I was, you know, thin meant healthy.
    0:19:50 I still, you know, that mentality was alive and well
    0:19:53 when I trained and through most of my practice.
    0:19:58 I came through a very fat phobic, you know, training.
    0:20:06 And medicine as a whole is very biased against weight, people’s weight.
    0:20:13 And so now that I’ve done a deep dive into nutrition
    0:20:15 and done a deep dive into menopause
    0:20:17 and really sat there and listened to patients
    0:20:22 and realized that, you know, women who were gaining weight with menopause,
    0:20:24 yeah, they’ve done nothing different.
    0:20:25 They’re still exercising.
    0:20:26 They’re eating the same.
    0:20:27 The only thing that’s changed for them
    0:20:32 is their hormones and they’re being categorically dismissed
    0:20:34 at multiple doctor’s visits or worse.
    0:20:36 Here’s their laundry list of symptoms.
    0:20:39 The root cause is menopause, but it’s not recognized.
    0:20:43 And one medication could have taken care of everything,
    0:20:45 but they’re going to seven, eight, nine different specialists
    0:20:48 on seven, eight, nine different medications to handle each symptom
    0:20:53 where’s all they needed was just to get her hormones back.
    0:20:57 And she would feel amazing and be able to, you know, age the way she should.
    0:21:03 When we talk about the potential health implications of women
    0:21:07 that are going through menopause, it’s not just W.W.
    0:21:09 It’s much more…
    0:21:12 That’s how she feels, though.
    0:21:16 And that’s where she’s categorized probably by people around her.
    0:21:19 But there’s real health consequences
    0:21:21 and life-altering health consequences,
    0:21:23 lifespan-reducing health consequences.
    0:21:23 Yes.
    0:21:24 What are those?
    0:21:30 So we know that a woman’s risks and the studies have been done.
    0:21:31 It’s not just aging.
    0:21:32 Of course, aging plays into this,
    0:21:35 but when you add in menopause as an independent risk factor,
    0:21:38 her risk for cardiovascular disease increases,
    0:21:41 her risk of diabetes increases,
    0:21:45 her insulin resistance starts going haywire immediately.
    0:21:50 Your listeners and your people who watch on YouTube will be shocked.
    0:21:54 I’m going to say how many of their cholesterol levels shot up
    0:21:57 in their 30s and 40s with no changes in diet and exercise.
    0:22:00 We see cholesterol levels changing.
    0:22:06 Skin, hair, teeth, the dental changes, the inner ear changes.
    0:22:08 The vertigo is incredible.
    0:22:10 The frozen shoulder is legion.
    0:22:12 Frozen shoulder.
    0:22:17 Frozen shoulder is an adhesive capsulitis of the shoulder joint.
    0:22:21 And it is very common in menopause.
    0:22:25 So estrogen has this amazing anti-inflammatory effect,
    0:22:27 especially in our bones and joints and muscles.
    0:22:30 And frozen shoulder is super common.
    0:22:33 And it takes about two years of therapy to get it to break up.
    0:22:37 So the capsule that is right over the bone where the muscles attach
    0:22:41 becomes encapsulated and adhesed and stuck.
    0:22:43 And so you have to get in there and break it up and do lots of training.
    0:22:46 So like a woman wouldn’t be able to reach behind her back to do her bra.
    0:22:48 She– that’s one of the things.
    0:22:50 Or you go to take a picture with your girlfriends
    0:22:52 and you can’t put your arm.
    0:22:54 Or you can’t lift your arm above here.
    0:22:59 That’s one of the studies that I presented.
    0:23:01 A lot of the stuff I do on social, I’ll present the studies
    0:23:03 because I like to have data.
    0:23:08 And I’ll get 10,000 comments on, oh my god, that happened to me.
    0:23:09 That happened to me.
    0:23:10 That happened to me.
    0:23:14 Not that I can fix it, but at least they know.
    0:23:16 This is something that– it’s not your fault.
    0:23:17 You didn’t do anything.
    0:23:22 You’re just estrogen levels dropped, which led to increasing inflammation in those joints.
    0:23:25 Have they seen that there’s a reduction in lifespan
    0:23:29 in women that go through menopause that aren’t treated in a certain way?
    0:23:35 So we know that women on HRT have a lower all-cause mortality.
    0:23:36 What’s HRT?
    0:23:39 Hormone replacement therapy or menopause hormone therapy.
    0:23:44 So in the studies that have been done, the observational studies and in the WHOI,
    0:23:50 women who were on hormones, especially beginning early in their menopause.
    0:23:54 OK, so estrogen, there is a window of opportunity for reduction
    0:23:56 of some of this burden of disease.
    0:23:59 And it is very– and starting in perimenopause
    0:24:01 are within the first 10 years of your menopause.
    0:24:07 That’s the sweet spot for being able to decrease your risk of diabetes,
    0:24:09 decrease your risk of cardiovascular disease, and dementia.
    0:24:12 When we go beyond that, we start losing those benefits
    0:24:16 because estrogen is better at prevention than cure.
    0:24:20 And so my medical school daughter was like,
    0:24:23 “Mom, I’m never going to be without estrogen.
    0:24:24 I’m going to start in perimenopause.
    0:24:27 Like, I’m not going to be one of those women who’s ever off estrogen.”
    0:24:31 Of course, she’s my daughter and listens to me on social media all day.
    0:24:32 So she’s a little biased.
    0:24:38 But she says, “Why can’t we get to that point where we have no gaps in our estrogen supply?
    0:24:41 We just support starting in perimenopause.
    0:24:42 Offer it to all women.
    0:24:44 Not all women will choose it, and I support that.
    0:24:46 But we’re not having the conversation,
    0:24:48 and they’re not being given the choice.”
    0:24:51 So what age with your daughter would you advise her to start
    0:24:56 hormone replacement therapy if she so chooses?
    0:24:59 So I would say we start checking levels.
    0:25:02 And we start looking probably in late 30s.
    0:25:05 Certainly if she starts having any symptoms out of the normal.
    0:25:09 She’s living her best life, doing all the right things for her health.
    0:25:13 And all of a sudden, she’s not sleeping well, or she’s having aches and pains,
    0:25:15 or she’s noticing changes in her body.
    0:25:19 Most women can tell you something was wrong.
    0:25:22 I couldn’t put my finger on it, but I knew that something in me had changed.
    0:25:25 And I wasn’t responding to things the same way.
    0:25:30 Their mental health had changed, or the way their gut had changed, or gut health.
    0:25:35 There’s barely an organ system that’s not affected by this.
    0:25:39 I sometimes wonder, because there’s the person going through it,
    0:25:40 and then there’s those around them.
    0:25:43 And they might know themselves that something’s wrong.
    0:25:46 The person that’s going through perimenopause or menopause.
    0:25:51 But the people around them won’t understand typically what’s going on with that person.
    0:25:56 So they might do the old WW thing, or they might label them something else.
    0:25:58 They might misdiagnose it as another man’s health predicament.
    0:26:03 I remember a woman in my life who’s behavior changed around this age.
    0:26:06 And I didn’t know about perimenopause or menopause.
    0:26:09 It’s in hindsight now that I look back and go, oh my God,
    0:26:12 everyone around this person thought they had bipolar or something.
    0:26:21 Right. I mean, it’s probably contributing to divorce rates, maybe in a good way,
    0:26:22 at this time.
    0:26:30 One of the positive things I see about menopause is that women are cutting the things in their
    0:26:31 life that don’t make sense anymore.
    0:26:38 They’re not putting up with– as a society, we tend to take on everyone’s burden and
    0:26:42 take on the emotional labor in a lot of relationships.
    0:26:44 Take on the organizational labor.
    0:26:49 And I see, because they’re struggling so much with just staying afloat,
    0:26:52 they’re able to just quickly say, no, I’m not doing this anymore.
    0:26:56 You need to pick up whichever relationship they’re in.
    0:26:59 You need to pick up your end of the bargain here.
    0:27:03 I can’t do all of the organizational labor or the emotional labor.
    0:27:07 I have a patient who’s a divorce attorney, and she said,
    0:27:13 I really think a significant percentage of this divorce is menopause,
    0:27:16 and either they’re prioritizing what’s important to them,
    0:27:18 or they’re not getting the support that they need.
    0:27:22 How can we give them the support that they need?
    0:27:26 I think it’s important that we talk about it.
    0:27:31 I encourage every single patient I have, all my followers on social media,
    0:27:32 tell your story.
    0:27:35 Tell your story to anyone who will listen.
    0:27:36 Tell your daughters.
    0:27:36 Tell your nieces.
    0:27:37 Tell your sons.
    0:27:38 Tell your loved ones.
    0:27:44 So make this a normal part of a conversation so that we see it coming.
    0:27:48 We understand what might happen, and that no one feels crazy and alone
    0:27:49 when they’re going through it.
    0:27:54 And then we need to do a much better job in our medical system
    0:27:57 of providing support for these women in whatever way they need it,
    0:28:01 be it hormones, nonhormones, cognitive behavioral therapy.
    0:28:03 There’s lots of things that we can do.
    0:28:06 Not just hormone therapy is not the cure-all for everything.
    0:28:08 We have to support the whole toolkit.
    0:28:12 We have to prioritize our sleep, get the exercise that we need,
    0:28:14 focus on strength training.
    0:28:16 When a lot of us in my generation never did that,
    0:28:20 we were aerobics focused on being thin and small.
    0:28:21 It’s time to be strong.
    0:28:25 This muscle mass that you have is going to determine your longevity
    0:28:27 and your functionality as you age.
    0:28:32 And menopause, that loss of estrogen and testosterone
    0:28:34 is tearing our muscle units apart,
    0:28:36 which is leading to osteoporosis as well.
    0:28:38 I want to go through that whole toolkit.
    0:28:41 But I also want to just, before we move there,
    0:28:47 understand why women don’t sometimes communicate
    0:28:50 that they’re going through perimenopause or menopause.
    0:28:53 What is that? Is there a stigma associated with talking about it?
    0:28:56 Yeah, I think there’s shame and stigma associated with aging,
    0:28:58 with females aging.
    0:29:01 And then you’re layering on this loss of fertility.
    0:29:02 And in the medical field,
    0:29:06 when you look at funding in the U.S. for research studies,
    0:29:08 women’s health, I think it’s 55 billion,
    0:29:10 the National Institutes of Health in the U.S.
    0:29:12 for all research studies.
    0:29:15 And that’s outside of what pharma is funding.
    0:29:19 And women’s health gets about 15 billion.
    0:29:24 And the majority of that is spent on getting people pregnant,
    0:29:28 keeping them pregnant, and fertility issues.
    0:29:31 Menopause gets, I think, 15 million.
    0:29:32 Jesus Christ.
    0:29:39 Yeah, it’s like 0.03%, if I did the math correctly, of all…
    0:29:43 Are we not as important as we were when we were fertile?
    0:29:45 Do our lives not matter?
    0:29:48 It’s ridiculous to me.
    0:29:52 When we can intervene and help and give these women
    0:29:54 a longer life and a better quality of life.
    0:29:55 And how many women is that?
    0:29:58 I know we said it as a fraction earlier on our percentage,
    0:29:59 but that’s like, I think in your book,
    0:30:03 I read it’s 1.2 billion women by the end of this year.
    0:30:07 And there’s, what, 47 million new entrants
    0:30:12 into the sort of peri-menopausal, post-menopausal category every year.
    0:30:14 1.2 billion.
    0:30:16 Billion, right.
    0:30:20 And so many of them have no education at their fingertips,
    0:30:21 have nowhere to turn.
    0:30:26 Our, you know, 85% are going into their healthcare provider’s office complaining,
    0:30:29 “Help me,” and being turned away.
    0:30:31 I’m leaving with more questions and answers,
    0:30:34 and only 10% are even having the discussion for hormone replacement therapy.
    0:30:37 And then if they’re given it, they’re so terrified
    0:30:39 because of the misrepresentation of the Women’s Health Initiative,
    0:30:41 they’re convinced they’re going to get cancer.
    0:30:45 And that study’s been completely dismantled and walked back.
    0:30:48 We have good information that came out of that study.
    0:30:52 But, you know, the thought that estrogen causes breast cancer
    0:30:55 is the worst thing that came out of that study because it’s not true.
    0:30:58 The mental health implications as well.
    0:31:01 I really want to get into the hormone replacement therapy and all that stuff.
    0:31:03 But the mental health implications for women,
    0:31:07 do we see an increase in depression and those,
    0:31:09 and the consequences of depression, I guess?
    0:31:14 Depression, anxiety, bipolar, the entire spectrum, ADHD.
    0:31:19 So we see either a new onset or worsening of disease.
    0:31:22 So I’m telling my patients or I’m telling people on social media,
    0:31:26 you may have done fine and done well with your depression on your SSRI.
    0:31:31 Don’t be shocked if it is no longer working at that level.
    0:31:33 You either have to increase the dose.
    0:31:38 So no one right now is advocating for primary therapy of depression
    0:31:41 to be estrogen replacement.
    0:31:45 But we do know from the studies that it is a very powerful,
    0:31:49 adjunctive tool and that it can be preventative for new onset depression
    0:31:50 if you start in perimenopause.
    0:31:52 Women who start hormone therapy in perimenopause
    0:31:56 have a lower incidence of new onset depression in their menopause.
    0:31:57 Suicidality?
    0:32:02 So I’ve looked at these numbers and COVID is kind of skewing things
    0:32:04 because we did see increased suicide rates.
    0:32:08 But we definitely see an uptick, especially in Caucasian women,
    0:32:11 not so much in women of color in the U.S.,
    0:32:13 in the perimenopause and menopause timeframe.
    0:32:18 Inflammation, what is inflammation?
    0:32:23 Sure. So inflammation, there’s chronic inflammation
    0:32:25 and there’s acute inflammation.
    0:32:27 So acute inflammation is what we need to survive.
    0:32:32 It is the body’s reaction to a foreign invader basically
    0:32:33 or to an injury or an illness.
    0:32:36 So you twist your ankle, right?
    0:32:38 And so we injure that tissue.
    0:32:41 These chemical vestiges are spread from the injured tissue,
    0:32:44 which basically tells our immune system,
    0:32:48 send blood that way, send the white cells and the red cells,
    0:32:50 and all the cells that are going to fight and heal this.
    0:32:52 You’re going to swell, you’re going to have pain.
    0:32:55 That’s going to keep you off of that joint so that it can heal, right?
    0:33:00 So acute inflammation also happens when we get viruses and other illnesses.
    0:33:04 Chronic inflammation is this low grade kind of under the radar
    0:33:06 inflammation that’s happening in the background.
    0:33:10 So autoimmune disease is a lot of chronic inflammation,
    0:33:12 but we also see aging itself.
    0:33:15 We can’t change the fact we’re aging,
    0:33:18 but menopause dramatically increases
    0:33:21 the amount of chronic inflammation that a female will go through,
    0:33:25 just based on the lack of estrogen and testosterone in her body.
    0:33:27 I’m trying to figure out why the lack of estrogen
    0:33:30 and the drop in estrogen causes inflammation.
    0:33:34 So it turns out estrogen is a really powerful anti-inflammatory hormone.
    0:33:36 So we’re just like removing that protective blanket.
    0:33:40 And now you’re just aging faster because of it.
    0:33:46 Okay. So we need to make sure that we reduce inflammation by any means necessary.
    0:33:47 And that was the sort of the one of,
    0:33:52 it was the second component of the Galveston diet, anti-inflammation nutrition.
    0:33:54 If I wanted to have a low inflammation diet,
    0:33:55 you said there about the sugar.
    0:33:58 Is there anything else that I’ve got to be aware of or avoid or choose in a supermarket?
    0:34:02 Sure. So I try to teach the principles in the form,
    0:34:04 let’s add things in rather than restrict
    0:34:06 because then we get into eating disorders.
    0:34:10 And so keeping tabs on your added sugars,
    0:34:12 keeping those less than 25, but fiber.
    0:34:15 And that’s one thing most people are not paying attention to.
    0:34:17 How much fiber are you getting in your diet per day?
    0:34:21 And most women are getting about 12 grams per day.
    0:34:23 And the minimum we should be getting is 25.
    0:34:26 Vitamin D is another huge one.
    0:34:30 About 85% of my patients and women in menopause are vitamin D deficient,
    0:34:32 not just low, I mean deficient.
    0:34:36 We are protecting our skin against sun damage, of course.
    0:34:38 We’re staying indoors more, we’re on our screens all the time,
    0:34:40 but we’re also our guts changing
    0:34:43 and our ability to absorb vitamin D is decreasing.
    0:34:47 So making sure that you are checking your vitamin D levels regularly
    0:34:50 and supplementing when you need to or eating foods rich in vitamin D, that’s another one.
    0:34:53 And does vitamin D reduce inflammation?
    0:34:56 Yes. So vitamin D is a, it’s a vitamin,
    0:34:59 but it’s also a hormone and it has multiple functions in the body.
    0:35:03 And so vitamin D deficiencies are linked to lots of chronic diseases.
    0:35:06 You’re more likely to have hypertension, diabetes, stroke,
    0:35:10 you know, all of the top seven of 10 causes of death in women.
    0:35:13 And so keeping those, it’s also mental health,
    0:35:16 you know, lots of vitamin D receptors in the brain.
    0:35:20 And so, you know, first thing I do is check a vitamin D level on my patients when they come in.
    0:35:24 So many of my nutrition based or medical or doctors
    0:35:27 that I’ve spoken to on this show have spoken about fiber,
    0:35:29 especially in the last like six months.
    0:35:33 You know, people historically speak a lot about protein and all these kinds of things.
    0:35:37 But for some reason, everyone seems to be talking about fiber all of a sudden.
    0:35:39 So fiber does lots of things for us.
    0:35:44 It slows down the absorption of glucose into the bloodstream.
    0:35:47 So that keeps our insulin levels lower over time.
    0:35:50 It feeds our gut microbiome, soluble fiber.
    0:35:51 So there’s two types of fiber.
    0:35:52 There’s soluble and insoluble.
    0:35:55 So insoluble is what kind of when you mix up a fiber supplement,
    0:35:57 you see the stuff precipitate down to the bottom.
    0:35:59 That’s the insoluble fiber.
    0:36:02 That’s what pulls water into the gut and kind of moves things quicker through the colon.
    0:36:04 Soluble fiber dissolves in water.
    0:36:06 That’s the cloudy part.
    0:36:08 That is the food for our gut microbiome.
    0:36:10 That is the prebiotic.
    0:36:14 You don’t need a prebiotic if you’re getting enough fiber in your diet per day.
    0:36:20 And so keeping that gut microbiome fed and healthy and happy is going to do a multitude of things.
    0:36:23 Like that kind of data is exploding right now in the research world
    0:36:28 as to where the gut microbiome, how to keep it healthy and what organ system it affects.
    0:36:33 Our gut microbes make these things called oxybutyrates,
    0:36:34 which are then absorbed into the bloodstream.
    0:36:38 And people who have high levels of oxybutyrates are actually healthier
    0:36:42 and have less coronary artery disease, less dementia, less everything.
    0:36:45 So really nutrition, when I talk about the menopause toolkit,
    0:36:49 hormone therapy is just one very small part of the puzzle.
    0:36:51 But nutrition should always be first.
    0:36:53 Like it doesn’t matter how many hormones you take.
    0:36:56 If you’re not covering your nutritional basis the way you should.
    0:37:02 And what are some sort of fiber dense was fiber rich foods that are in every supermarket?
    0:37:08 Avocado, chia seeds, nuts, berries, your cruciferous vegetables,
    0:37:10 things that are crunchy, that’s fiber.
    0:37:12 That’s making the crunch apples.
    0:37:14 There’s so many.
    0:37:18 Don’t find much fiber in lean meats or any.
    0:37:21 So it’s going to be your fruits and veggies and seeds and nuts.
    0:37:24 Asparagus, tomato, spinach, celery.
    0:37:26 Asparagus, celery, yes.
    0:37:27 Tomato, not so much.
    0:37:30 Just think of things that, you know, the crunch is usually from the fiber.
    0:37:33 Okay, fasting.
    0:37:35 I’m a fan.
    0:37:36 It’s not for everyone.
    0:37:38 It’s not a great way to lose weight.
    0:37:42 The data on weight loss is conflicting at best.
    0:37:45 You can eat a lot of things that will undo the goodness of fasting
    0:37:47 in your eating window if you’re not careful.
    0:37:54 And so there’s good data, though, on neuroinflammation and fasting
    0:37:56 and on systemic inflammation and fasting.
    0:38:00 So I recommend fasting for the systemic inflammatory benefits.
    0:38:06 And we do see some really nice lowering of insulin levels overall from fasting.
    0:38:08 There’s so many different types of fasting people talk about.
    0:38:15 So when I’m teaching fasting to my students or to my patients, I recommend the 16/8.
    0:38:17 So that’s where Mark Mattson’s data.
    0:38:22 So that’s 16 hours of fasting in a row, followed by about an eight-hour eating window.
    0:38:25 Now, for other, you know, again, it’s individualized.
    0:38:29 Some people do great with a 14-hour fast, you know, the 15-hour fast.
    0:38:31 16 is just kind of something to shoot for.
    0:38:35 And if someone’s going to consider incorporating fasting into their life,
    0:38:38 give yourself about a six-week trial.
    0:38:42 You know, don’t just try to go 16 hours without food if you’ve never done it before.
    0:38:44 Your body will adapt.
    0:38:47 And so the advice I got and what I do and what I teach now,
    0:38:51 so I used to break my fast about six in the morning before I exercised.
    0:38:53 So I pushed that window to 6.15.
    0:38:56 And I did that for, you know, three or four days until it felt normal, natural.
    0:38:58 I wasn’t hungry.
    0:38:59 Then I moved it to 6.30.
    0:39:04 And then I just kept bumping that window out in 15-minute increments over weeks.
    0:39:08 And by week five, I remember sitting at my desk and I had my lunch ready to go.
    0:39:12 And I was still at the hospital at the time and saying, oh, my God, I made it.
    0:39:14 It’s noon and I don’t feel bad.
    0:39:18 You know, like, so I had just slowly, slowly let my body adapt and adjust.
    0:39:23 And then I’ve been fasting, gosh, since 2015, probably 2014.
    0:39:27 And it’s just a normal, natural part of my life.
    0:39:28 I don’t even think about it anymore.
    0:39:30 Have you noticed any effects of that?
    0:39:32 You know, I do so many things.
    0:39:33 Yes, it’s hard to tell.
    0:39:34 And so it’s hard to tell.
    0:39:37 But initially I do find when I’m fasting,
    0:39:39 the clarity of my thought is much better.
    0:39:41 I get much more work done when I do my best research.
    0:39:45 It’s when I do my best communicating with my followers is in the morning.
    0:39:47 You’ll often, if you follow me on social,
    0:39:50 I’m always in my pajamas with a cup of coffee while I’m getting ready for work
    0:39:52 because I just get so excited about something I learned
    0:39:54 and I want to share it with everyone.
    0:39:57 And so I do find that once I break my fast,
    0:40:00 the synapses tend to not work as quickly for me.
    0:40:02 I was thinking about this through like an evolutionary lens,
    0:40:06 why fasting makes sense and why this sort of narrative
    0:40:08 that we’re meant to have breakfast, lunch and dinner,
    0:40:10 you know, maybe breakfast at an age seven.
    0:40:11 That’s a social construct.
    0:40:13 There’s really not great science.
    0:40:15 Now, there are humans that will do better
    0:40:18 by eating more meals more frequently.
    0:40:20 And that’s why I say fasting is not for everyone,
    0:40:21 especially if it triggers an eating disorder.
    0:40:25 If you have diabetes or you have, you know, hypoglycemia,
    0:40:26 fasting may not be for you,
    0:40:28 but most people can do it successfully.
    0:40:31 And so I really encourage people to experiment with it and see how they do.
    0:40:35 I was wondering if I always try and think through like an evolutionary framework.
    0:40:40 And I was thinking about how in our hunter-gatherer past, we would have–
    0:40:42 Meals were not available 24/7.
    0:40:42 Yeah.
    0:40:45 And we would have needed like a really focused brain to go out on the hunt.
    0:40:48 So this explains why when we’re like hungry,
    0:40:49 our brain’s working better.
    0:40:54 It almost seems like there’s more, I don’t know, oxygen or nutrients in the brain.
    0:40:58 The brain tends to work better using the ketones for fuel than glucose.
    0:41:01 So the glucose is the preferred fuel in the body, you know.
    0:41:05 And but when they did studies, they were animal studies.
    0:41:07 So take this with a grain of salt.
    0:41:09 But, you know, and they did their mazes, you know,
    0:41:13 the animals tended to get through the maze quicker and learn quicker
    0:41:15 when they were fasted rather than after they were fed.
    0:41:16 They’re a little lazier.
    0:41:20 Ketones, you can also use ketones as an energy source if you use the keto diet.
    0:41:22 You can, you can.
    0:41:29 But I think, you know, when Mattson and those researchers were doing their research
    0:41:33 in Alzheimer’s and dementia, you know, there was no keto diet.
    0:41:36 They were just knowing that people were utilizing ketones for fuel,
    0:41:38 which is a normal natural process.
    0:41:38 We sleep.
    0:41:41 And so we burn through the glucose in our bloodstream,
    0:41:44 then we burn up what’s in our liver and the, you know, gluconeogenesis.
    0:41:47 And then it switches to fat to burn for fuel.
    0:41:52 And so now there’s people who like to take exogenous ketones.
    0:41:54 I’ve I’ve never experimented with that.
    0:41:57 I don’t, you know, that’s I don’t have any literature menopause to support that use.
    0:42:03 And the third component of the Galveston diet is this idea of fuel refocus.
    0:42:07 Right. So that’s looking at, you know, food.
    0:42:10 We’re looking at the macron micronutrients.
    0:42:16 So I’m really going hard on fiber and vitamin D and magnesium and things that we tend to
    0:42:20 as a gender be deficient in, especially with menopause.
    0:42:25 So I’m really trying to highlight those things to make sure instead of counting calories,
    0:42:27 let’s see how much vitamin D you’re getting every day.
    0:42:28 Let’s see how much fiber you’re getting every day.
    0:42:34 And is there a certain sort of ratio of foods that we should be having in terms of protein?
    0:42:37 I originally developed Galveston diet for weight loss, you know,
    0:42:44 but if I had to write it over again, so I went really heavy on fats, you know, healthy fats,
    0:42:46 lower on carbohydrates and 20% protein.
    0:42:53 But I think if, you know, doing it again, the way I’m counseling my patients now is I’m going
    0:42:54 much higher on protein.
    0:43:00 What I’ve learned since that book was written was how important protein intake is
    0:43:01 to maintaining muscle mass.
    0:43:07 I’m also talking a lot about creatine and there’s some nice studies done in the,
    0:43:13 we call it the elderly 65 year olds and above, which I’m nine years from that right now.
    0:43:18 And so, and how creatine supplementation, just creatine supplementation on its own,
    0:43:22 well, combined with weightlifting, we’re seeing bigger gains in the menopausal patient,
    0:43:24 postmenopausal patient, yeah.
    0:43:28 Biger gains in muscle mass and strength.
    0:43:30 Yeah, I was going to ask you about this whole muscle mass endpoint.
    0:43:32 Why is muscle mass so sort of pertinent to this conversation?
    0:43:37 So what we’re, well, what we know in menopause is that, you know, aging combined with menopause,
    0:43:43 we see a dramatic loss of muscle mass with the menopause process.
    0:43:47 And so in that first 10 years of menopause, we could lose up to 10,
    0:43:49 sometimes 15% of our muscle mass.
    0:43:54 And that muscle mass is going to determine your resistance to sugars.
    0:43:59 So your insulin resistance is really tied to your muscle mass, your functionality,
    0:44:01 your ability to recover from a fall.
    0:44:08 And the other thing is what most people don’t understand is the musculoskeletal unit acts as one.
    0:44:13 So when we have low muscle mass, you are dramatically increasing your risk of osteoporosis.
    0:44:20 Now, right now, this might shock you, but 50% of females will have an osteoporotic fracture
    0:44:21 before they die.
    0:44:23 And this is almost completely preventable.
    0:44:26 What is an osteopathic fracture?
    0:44:32 So osteoporosis is when we lose the density of our bones through.
    0:44:36 So estrogen, so all of our life, we remodel our bones, right?
    0:44:38 We chew up bone and we lay down new bone.
    0:44:42 And so we reach our maximum bone density as females at about age 35.
    0:44:46 And then it slowly starts to decline through the aging process.
    0:44:51 And then when we get to menopause, it dramatically, we see a just massive loss of bone.
    0:44:58 So this loss of bone makes the bone weaker and much more likely to fracture when we fall.
    0:45:09 And so if you fall and break your hip in menopause, 30% of women with surgery will die in the first year.
    0:45:13 70% will die without surgery.
    0:45:22 And that year is marked by horrific pain and not being able to move and just really,
    0:45:24 really miserable people.
    0:45:26 And so much of this is preventable.
    0:45:31 Going on hormone therapy, getting adequate exercise, doing the resistance training,
    0:45:35 eating the protein, adding in the creatine, making sure you’re getting in a vitamin D
    0:45:41 is going to be huge at protecting my population from this happening as we age.
    0:45:43 We can prevent the majority of this.
    0:45:46 I want to talk specifically then about this hormone replacement therapy you mentioned there.
    0:45:50 There’s, you also referenced a study previously which swiss scared people.
    0:45:52 Yes, the women’s health initiative, yeah.
    0:45:58 And that study suggested that there was an increase in breast cancer if someone
    0:46:00 did hormone replacement therapy.
    0:46:00 So let’s break it down.
    0:46:05 Originally, the study was designed to see if we knew it from observational studies,
    0:46:10 was hormone replacement therapy going to truly be protective for cardiovascular disease?
    0:46:14 That was the function of the study in women who took it versus women who did not.
    0:46:18 We knew from observational studies that, yes, they had a much lower risk of death
    0:46:23 from cardiovascular disease and all cause mortality, meaning death for many cause,
    0:46:28 as well as heart disease in itself, okay, atherosclerotic heart disease.
    0:46:32 So, but that’s observational.
    0:46:37 The way to prove these things is to do a randomized controlled study versus placebo.
    0:46:42 So finally, finally, this is 1998, women were getting money.
    0:46:45 Like there was a new female head of the National Institutes of Health.
    0:46:47 They were funding this study.
    0:46:48 This was so exciting.
    0:46:50 Women were lining up at droves to sign up for it.
    0:46:56 But because the end game was to prove whether or not it was protective for cardiovascular disease,
    0:46:59 the average age of the patient was 63 years old.
    0:47:03 So that they could see if it was going to affect heart disease,
    0:47:06 because women tend to get that in their 60s and 70s, right?
    0:47:11 So they recruit, they develop two groups.
    0:47:13 We have women with uteruses and women without women
    0:47:16 who had had hysterectomies or were born without uteruses.
    0:47:19 And so each of them had a placebo arm and then a medication arm.
    0:47:24 When you don’t have a uterus, you don’t absolutely have to have progesterone.
    0:47:28 When you have a uterus, it’s required to give a woman progesterone as well,
    0:47:33 or a progestin as well, to protect the lining of the uterus from the estrogen.
    0:47:36 Unopposed estrogen can cause endometrial cancer,
    0:47:38 but we can negate that by giving her progesterone.
    0:47:39 You following me?
    0:47:43 So we have an estrogen-only arm and an estrogen and a progesterone arm,
    0:47:44 and they each have a placebo.
    0:47:45 So off we go.
    0:47:48 Let’s take our meds, let’s take our placebo, and let’s start measuring.
    0:47:53 What they saw in the estrogen plus progesterone arm after two years
    0:47:58 was a very slight increased risk of breast cancer versus placebo.
    0:48:02 Now, you have to understand there’s a difference between absolute risk
    0:48:04 and relative risk.
    0:48:06 So the relative risk went from,
    0:48:10 so the absolute risk went from four out of a thousand women per year
    0:48:13 to five out of a thousand women per year.
    0:48:17 So one out of a thousand women treated an estrogen and progesterone arm
    0:48:20 developed breast cancer over placebo.
    0:48:23 That is a 25% relative risk increase.
    0:48:29 And that is the statistic that set the world on fire.
    0:48:34 So the researchers held a huge press conference at the Watergate Hotel in D.C.
    0:48:38 Every major news outlet, this was before the internet,
    0:48:42 and announced that estrogen causes breast cancer.
    0:48:45 Now, remember, these women were on estrogen plus the progestin,
    0:48:46 which is called provera.
    0:48:50 The estrogen-only arm continued for a few more years,
    0:48:52 because the women on estrogen only,
    0:48:55 not only did they not see an increased risk of breast cancer,
    0:48:59 they had a, I think it was a 20% decreased risk of breast cancer.
    0:49:02 Remnants of, yeah, relative risk.
    0:49:06 And the relative mortality went down 40%.
    0:49:11 So we think it’s because estrogen feeds a breast cancer cell,
    0:49:13 but it doesn’t cause breast cancer.
    0:49:16 We are highest levels of estrogen or in pregnancy,
    0:49:19 and it’s so rare to ever be diagnosed with breast cancer.
    0:49:22 And a healthy breast cell has estrogen receptors.
    0:49:24 And all that estrogen receptor positive means is that,
    0:49:28 that breast cancer cell went from healthy to cancer through a mutation,
    0:49:31 but retained its estrogen receptors.
    0:49:34 And so we can use those receptors against the cancer cell
    0:49:36 to treat the breast cancer.
    0:49:38 So that study has been walked back,
    0:49:40 multiple studies have been done,
    0:49:43 but like the whole mindset has not changed.
    0:49:47 Myself, as an OB-GEN, was still the lowest dose
    0:49:49 for the shortest amount of time,
    0:49:51 and only in women where absolutely nothing else
    0:49:53 is helping her hot flashes.
    0:49:56 Menopause was defined by the vasomotor symptoms.
    0:49:56 That’s it.
    0:49:59 You know, vaginal estrogen,
    0:50:02 which is just putting estrogen locally in the vagina.
    0:50:04 So one of the biggest things we see
    0:50:07 in a huge amount of patients, like well over 50%,
    0:50:10 is something we call genital urinary syndrome of menopause.
    0:50:14 And it is the bladder, the vagina,
    0:50:16 and all of the tissue in between
    0:50:18 all has a lot of estrogen receptors.
    0:50:19 And when we take the estrogen away,
    0:50:21 that tissue becomes very thin.
    0:50:23 We lose elasticity.
    0:50:26 We see recurrent urinary tract infections.
    0:50:30 The most likely treatment to help a woman in menopause
    0:50:32 with recurrent urinary tract infections,
    0:50:34 which is a major cause of death for women,
    0:50:36 is vaginal estrogen.
    0:50:38 And it’s safe for everyone, even with breast cancer.
    0:50:42 And so even that option is taken off the table
    0:50:44 for so many women who are suffering needlessly
    0:50:48 with horrible, painful intercourse, dryness,
    0:50:50 you know, recurrent UTIs.
    0:50:53 And it’s just such a simple thing to help a woman and fix.
    0:50:55 And they’re not being offered that treatment.
    0:51:00 Is vaginal estrogen the only form of administering estrogen?
    0:51:01 So we have, no.
    0:51:03 So when we look at hormone replacement therapy,
    0:51:05 we have, or any medication we have,
    0:51:08 like steroids is a good way to think of it.
    0:51:10 So say you have a rash and you go to your pharmacy
    0:51:12 and you pick up a, you know, cortisone cream,
    0:51:15 that’s local therapy, right?
    0:51:17 So vaginal estrogen, cream, there’s pills,
    0:51:19 there’s different ways to put it in the vagina.
    0:51:20 But that’s considered local therapy.
    0:51:22 It’s not absorbed systemically.
    0:51:24 We’re just treating it kind of at the moment.
    0:51:27 Systemic therapy is when it’s treating everything,
    0:51:30 our brains, our bones, our general urinary,
    0:51:31 you know, from the inside out.
    0:51:33 And so you can ingest it.
    0:51:35 There’s creams, there’s patches, there’s rings,
    0:51:37 there’s pellets that are now available.
    0:51:41 There’s multiple ways to get this medication into your body.
    0:51:46 And what’s the most popular form of administering,
    0:51:48 administering a hormone replacement therapy?
    0:51:49 So it depends on the country.
    0:51:52 So in the UK, it tends to be a gel or a cream,
    0:51:55 which is where most GPs, if you can get one,
    0:51:57 that will follow the guidelines and prescribe it.
    0:52:00 I think it’s the most easiest pharmacologic option
    0:52:01 to get in the UK.
    0:52:05 In the US, it tends to be the patch for the non oral form.
    0:52:07 We also have pills available as well.
    0:52:09 There’s a caveat with estrogen pills.
    0:52:11 There’s something whenever we ingest anything,
    0:52:13 food, medication, goes into our stomach,
    0:52:16 into the intestines, and then it gets picked up
    0:52:19 by the portal, hepatic circulation, the liver.
    0:52:20 And so the portal vein goes straight
    0:52:22 to the liver for processing.
    0:52:25 And when that bump of estrogen or testosterone typically
    0:52:27 hits the liver, we see some problems with.
    0:52:30 And for testosterone, it’s liver toxicity.
    0:52:32 And for estrogen, we see bumps in our clotting factor.
    0:52:35 And so you’ll see a lot of women who are terrified
    0:52:37 of hormone therapy because of this potential risk of blood
    0:52:40 clots that either have a genetic risk of blood clots
    0:52:42 or a gene, or they’ve had a clot in the past.
    0:52:46 But if they avoid oral estrogen and go with a non oral form,
    0:52:49 like the patch or the ring or even a pellet,
    0:52:51 then we bypass the liver.
    0:52:53 And we don’t have the increased risk of clotting.
    0:52:54 – Are there any other side effects?
    0:52:55 You know, in life, there’s no such thing as a–
    0:52:57 – Of course, yes.
    0:53:02 And so estrogen, so we have to look at each.
    0:53:04 So when we look at hormone replacement therapy,
    0:53:07 we have our estrogens, we have our androgens,
    0:53:11 which would be testosterone, DHEA and estrogen dione.
    0:53:13 And then we have our progesterone,
    0:53:16 which is the bioidentical form progesterone.
    0:53:17 There are synthetic progestins available,
    0:53:20 but I tend to just prescribe the progesterone.
    0:53:22 And so each of them has issues that might happen.
    0:53:26 So with estrogen, you can see headaches.
    0:53:28 So that’s kind of a red flag for us.
    0:53:29 We worry.
    0:53:30 You can see migraines getting worse.
    0:53:32 So those are patients you have to be really careful with,
    0:53:33 going low dose.
    0:53:37 You can see unexplained.
    0:53:39 So 40% of patients on menopausal hormone therapy
    0:53:41 will have vaginal bleeding.
    0:53:43 Doesn’t mean it’s a period.
    0:53:45 We have not woke when your ovaries up, they’re gone.
    0:53:47 We are just stimulating that tissue
    0:53:50 in the lining of the uterus and it’s bleeding a little bit.
    0:53:51 It’s usually self-limited.
    0:53:53 It can go away on its own.
    0:53:54 If it persists past several months,
    0:53:55 we’ll get ultrasounds to make sure
    0:53:58 we’re not missing a polyp or something there.
    0:54:01 But it’s one of the things I’ll warn my patients about.
    0:54:03 So things I worry about, headaches,
    0:54:05 some women, depending on the formulation.
    0:54:08 So for the patch, it has an adhesive
    0:54:09 to get it to stick to your skin.
    0:54:11 And there’s probably 10% of women
    0:54:14 will have some kind of an allergic reaction to the adhesive.
    0:54:16 So then we have to look for alternative forms.
    0:54:19 So thankfully, there are multiple forms on the market.
    0:54:22 And for patients, we have to do some trial and error
    0:54:24 to find out not only which formulation
    0:54:25 is going to work best for her,
    0:54:27 but also what dosing is going to work best for her.
    0:54:29 So if I was a menopausal woman
    0:54:31 and I came to you and I said, I need help,
    0:54:33 you get, I mean, you must get thousands of messages like that.
    0:54:36 Thousands of messages a week probably.
    0:54:39 And, you know, I walked into your practice.
    0:54:41 Where would you start with me?
    0:54:44 So I start by letting you tell your story.
    0:54:47 I tell my story and it’s a typical story that you hear.
    0:54:48 Right, yeah.
    0:54:49 What happens next?
    0:54:50 Symptoms.
    0:54:52 So I will, we’ll get blood work.
    0:54:54 Sometimes I’m getting hormones to see if,
    0:54:56 if I’m not clear where she is in her journey,
    0:54:58 I may get blood work to help me define
    0:55:00 if she’s peri or postmenopausal,
    0:55:01 especially if she’s had a hysterectomy.
    0:55:06 I’ll get a lot of blood work around checking her thyroid.
    0:55:08 A lot of things look like menopause, right?
    0:55:11 So, you know, fatigue and night sweats.
    0:55:14 That might be hypothyroidism, weight gain, hypothyroidism,
    0:55:16 autoimmune disease, all this rheumatoid arthritis.
    0:55:19 I want to make sure I’m not missing something else
    0:55:21 that looks a lot like perimenopause.
    0:55:23 So I’m doing blood work around that nutrition deficiencies,
    0:55:26 vitamin D, her basic labs for her blood count
    0:55:27 and her electrolytes.
    0:55:29 I’m doing this full panel, okay?
    0:55:32 But then I’m beginning to treat immediately.
    0:55:35 And so we have a discussion around her sexual wellness.
    0:55:37 Is she struggling with desire?
    0:55:40 Then we’ll have a discussion around testosterone.
    0:55:41 So I’m struggling.
    0:55:43 I’ve got my desires gone.
    0:55:45 Okay, so it’s very common.
    0:55:47 So when we talk about female sexual function,
    0:55:50 there’s kind of five buckets why a woman would be suffering
    0:55:51 or not happy, okay?
    0:55:53 One is a relationship disorder.
    0:55:55 And no amount of medication really helps with that.
    0:55:56 So we want to make sure she’s in a good place
    0:55:58 with her relationship, supportive partner, all that.
    0:56:00 So we have a discussion about that.
    0:56:02 Then there’s an arousal disorder
    0:56:05 where that’s what most men are treated for
    0:56:06 when they talk about libido issues.
    0:56:08 It’s really nothing’s wrong here.
    0:56:11 They’re struggling to maintain an erection.
    0:56:13 And so we use Viagra and those type of medications for that.
    0:56:16 So if a woman has an arousal disorder,
    0:56:18 vaginal Viagra can be helpful for that.
    0:56:19 So we talk about that.
    0:56:21 We talk about orgasmic disorders.
    0:56:23 Some women have about 10% of women
    0:56:26 will never have an orgasm in their life.
    0:56:29 Imagine if that was 10% of men.
    0:56:31 I think it would be a national emergency.
    0:56:32 I think there would be, you know,
    0:56:36 we would divert military funding in the US to get this fixed.
    0:56:39 And it’s just something we don’t talk about or offer much help.
    0:56:42 And so then that leaves desire.
    0:56:44 So most women who are in secure relationships
    0:56:47 love their partner, miss that part of the intimacy
    0:56:49 that they used to have, that desire to initiate,
    0:56:51 that desire, yes, it seems like a good idea.
    0:56:54 That goes away with menopause a lot.
    0:56:57 And so for those women, testosterone might be helpful.
    0:56:59 Or there’s a couple of FDA approved medications as well,
    0:57:00 ADDI and Vylici.
    0:57:04 And so we have talked about costs and, you know,
    0:57:05 how to get it prescribed.
    0:57:06 And, you know, testosterone,
    0:57:08 there’s no FDA approved option for women.
    0:57:12 So quite often I will have to compound that medication for them
    0:57:14 at a local compounding pharmacy
    0:57:18 versus going to a Dwayne Reed or a CVS or Walgreens
    0:57:20 to pick it up using their insurance.
    0:57:22 So I know that you’re coming from the UK.
    0:57:24 Our health systems, you know, are a little bit different.
    0:57:26 But because my reach is so large now,
    0:57:29 I try to include, you know, all the different health systems
    0:57:31 when I’m talking about your options.
    0:57:34 Give me a case study of a patient that walked into your door.
    0:57:45 And gosh, you know, I had a patient who came in and her name is Michael.
    0:57:46 And she’d have won’t mind me saying it
    0:57:48 because we’re really good friends.
    0:57:54 And she came in and typical, overweight, not sleeping,
    0:57:59 some brain fog issues, some major joints, aching, aches and pains,
    0:57:59 all the things.
    0:58:06 And sweetest woman, absolutely adored her husband, you know, like,
    0:58:09 but was struggling with desire as well.
    0:58:12 So we started her, you know, I developed a nutrition plan for her.
    0:58:15 She hired a personal trainer.
    0:58:16 She got to the gym.
    0:58:18 She got serious about, you know, lifting.
    0:58:20 She started on hormone therapy.
    0:58:24 And she is my biggest cheerleader, you know, on social
    0:58:28 because she’s constantly, she’s lost probably about 60 pounds of body fat
    0:58:30 because we get to measure her.
    0:58:34 So in my clinic, I have a in body scanner where I can measure muscle mass and visceral fat.
    0:58:36 So it’s not just the number on the scale.
    0:58:37 I’m able to tell them.
    0:58:40 So she’s probably gained maybe 10 pounds of muscle,
    0:58:43 lost a tremendous amount of fat.
    0:58:44 She feels amazing.
    0:58:48 She has this beautiful, you know, she’s back to her intimacy level
    0:58:50 that she desired so much before.
    0:58:52 She is absolutely thriving on all aspects.
    0:58:56 And she’s constantly sharing her studies, her story online,
    0:58:59 so that other women can learn that they don’t have to suffer as well.
    0:59:05 And she just can’t believe the thing that makes her angry is that she didn’t come sooner
    0:59:10 and that she suffered for so long without looking for help.
    0:59:11 And she couldn’t find it.
    0:59:15 She came from San Antonio, which is about a three and a half hour drive to come and see me.
    0:59:17 So here’s the scary thing for me.
    0:59:18 It’s honorable.
    0:59:19 I have patients.
    0:59:21 So I have this menopause clinic I started two years ago.
    0:59:24 And I have a waiting list that’s longer than this wall.
    0:59:29 And women are flying in regularly to come and see me, which is such an honor.
    0:59:32 And I’m so grateful that they trust me.
    0:59:37 But it’s ridiculous that they can’t find menopause care in their backyard,
    0:59:40 you know, that they have to get on a plane to come and see me
    0:59:43 because they cannot find care wherever they are.
    0:59:47 So I’ve started a list of providers on my website
    0:59:50 that my followers recommend where they found good menopause care.
    0:59:52 They write a testimonial and we just compile them.
    0:59:54 And we just look online and make sure it’s a real doctor.
    0:59:56 And they have a phone number that works.
    0:59:59 You know, and then the North American Menopause Society now called NAMS,
    1:00:01 now called Dumb Menopause Society.
    1:00:05 They rebranded has a list of certified providers on their website as well.
    1:00:09 I got an email sent to me after listening to one of the episodes on this podcast
    1:00:13 from what appears to be a very helpless husband.
    1:00:15 It was a very, very, very long email.
    1:00:18 And they’d said that one of the conversations we’d had on this podcast
    1:00:21 about menopause at one point had really helped them.
    1:00:23 But the key question that remained for that person was,
    1:00:31 when does a supporting partner know how and really at what point to help?
    1:00:36 Because, you know, no male partner wants to turn around to their wife and go,
    1:00:39 I think you’ve got menopause and starts diagnosing them.
    1:00:41 But they also don’t want to just sit back and be quiet.
    1:00:51 I think it usually begins with something you can’t quite put your finger on.
    1:00:53 She’s reacting differently.
    1:00:57 She’s not as resilient as she used to be.
    1:01:01 She’s not managing situations the same way.
    1:01:08 And I think once we start taking the shame and the stigma out,
    1:01:15 him suggesting that perhaps this is menopause will not cause her to fly off the handle.
    1:01:19 I think, you know, normalizing this conversation, removing the stigma,
    1:01:23 it might make everyone go, oh, I mean, I didn’t realize it in myself.
    1:01:26 You know, I thought it was grief related.
    1:01:30 And I was like, wait, when was my last period?
    1:01:34 Oh, I think I’m in menopause.
    1:01:37 I mean, I was and then I was like, oh, God, menopause, you know,
    1:01:40 even for myself, it was such a negative connotation.
    1:01:44 I had that Sex in the City episode in my head when Samantha thought she was in menopause
    1:01:46 and how horrible it was for her.
    1:01:49 And then it turns out she wasn’t and everything was better again.
    1:01:54 And I’m like, gosh, is this, you know, first of all, I applaud him
    1:01:58 for wanting to try to do something because so many,
    1:02:00 you think women don’t understand what’s going on.
    1:02:07 And so one, bravo for wanting to be helpful to say it with love,
    1:02:13 say it gently, let’s and then find a provider or find a healthcare provider
    1:02:16 to go in and start the conversation.
    1:02:20 And one of my best visits with my patients are when their partners come
    1:02:23 and that the conversation is held together.
    1:02:28 And it really opens their minds, you know, to what’s going on in her body
    1:02:31 and helps understand like what we can do therapeutically,
    1:02:33 what needs to be done at home.
    1:02:34 This is a special time for her.
    1:02:36 She’s going to need extra help.
    1:02:37 We’re going to get through this.
    1:02:40 You know, it doesn’t have to destroy your sexual life
    1:02:42 or your relationship or whatever.
    1:02:44 It definitely can take a toll if left untreated.
    1:02:48 But, you know, bless him for doing it.
    1:02:50 Like we talked about a little bit earlier, you know,
    1:02:53 there’s probably a fair amount of dissolutions of relationships
    1:02:57 because no one’s talking about this process and what it could do to someone.
    1:03:00 This might be a really stupid question.
    1:03:05 But I’m no, I’m no, I ask a lot of stupid questions.
    1:03:08 Do men go through anything like this?
    1:03:10 So there’s a lot of debate about manopause.
    1:03:14 The short answer is not really.
    1:03:20 We see men’s testosterone level speak at about age 19.
    1:03:21 No shocker there.
    1:03:25 And then this very slow kind of down tick
    1:03:28 until they stabilize at about age 35 to 40.
    1:03:30 And then they stay stable for the rest of their lives.
    1:03:32 But there’s a difference between,
    1:03:35 there’s a big variation from man to man
    1:03:38 where the curve, the shape of the curve looks the same.
    1:03:45 But as far as normal men’s range is from 236 to about a thousand.
    1:03:49 So there’s a big, you know, man to man variation.
    1:03:53 And there is a lot of men who are supplementing
    1:03:56 when they come in on the low end and they’re feeling a lot better.
    1:03:57 Now this is not my area of expertise.
    1:04:02 This is not, you know, I just read a lot of this research, you know,
    1:04:04 on testosterone and men are included in it.
    1:04:07 And so they are finding that they are having better cognition,
    1:04:10 feeling better, having more energy, etc.
    1:04:12 But there is no manopause.
    1:04:15 Their testicles don’t stop working.
    1:04:19 I mean, it would be as if your testicles shriveled up and died at 51.
    1:04:20 That’s the equivalent.
    1:04:31 I do have to say, at the start of this conversation, when you said
    1:04:35 if that was happening to men, the reaction would be different.
    1:04:38 I have to say, I think I agree.
    1:04:42 I think that because it’s one side of the population,
    1:04:45 I think it’s kind of been overlooked over the last 10, 20, 30 years.
    1:04:50 But if it was men or both genders, I think it would be a different response.
    1:04:56 And so much of what women were going through in menopause were dismissed as psychological.
    1:05:02 And I’ve really had multiple times in their life.
    1:05:03 You know, it’s all in her head.
    1:05:04 We never said it’s all in his head.
    1:05:07 That’s not a thing on the words.
    1:05:09 You know, it’s all in her head was very much alive and well
    1:05:12 in my training and along a lot of my practice.
    1:05:16 I find myself now even having to pull myself back a little bit,
    1:05:20 just because that was ingrained so much to always look for the psychological reason.
    1:05:24 I mean, a woman right now in 2023 is more likely to be prescribed
    1:05:29 an antidepressant for her menopause than hormone therapy.
    1:05:33 Multiple reasons for that.
    1:05:37 The way we were trained, the way we were taught to approach a woman’s medical issues,
    1:05:42 and also the fear, unfounded fear around the women’s health initiative
    1:05:46 and what it did to physicians feeling confident about prescribing hormone therapy.
    1:05:50 Is there anything else that you do on a day-to-day basis in your life
    1:05:53 that we haven’t talked about yet?
    1:05:57 Is there any sort of apps or tools?
    1:05:59 So I really like head space.
    1:06:01 I know there’s some good meditation apps.
    1:06:08 I really thought meditation was woo-woo and not anything that, you know,
    1:06:12 I would just sit there and my brain would be bouncing all over the place.
    1:06:18 But once I went through menopause and suffered so horribly from the mental side effects
    1:06:23 and all this happening at once, to me with my brother’s death, aging parents,
    1:06:28 teenage girls in the house, you know, and realized something’s got to give.
    1:06:32 And so I hired like a counselor and I went to therapy.
    1:06:37 And she recommended getting an app to help guide me through meditation.
    1:06:40 And that has really turned the needle for me.
    1:06:41 Really?
    1:06:41 Yeah.
    1:06:41 How?
    1:06:46 You know, carving out that it’s just five or ten minutes in the morning to
    1:06:52 think of what I’m grateful for, focus on that gratitude, you know.
    1:06:58 And I love teaching that to patients and to my followers of really putting yourself first,
    1:07:01 you know, the thought of you have to put your own oxygen mask on first before you can go take
    1:07:04 care of your family and all the other things on your plate.
    1:07:11 And just giving my brain that time to just relax and let it flow and just let the thoughts
    1:07:16 you know, and just focus on me for that.
    1:07:18 That’s really made a huge difference for me.
    1:07:19 What role does sleep play in all of this?
    1:07:25 So sleep disruption is massive, massive, massive in perimenopause and menopause.
    1:07:31 And when we don’t sleep, we see everything.
    1:07:34 I tell patients if you’re not, that’s the thing we need to work on first.
    1:07:39 We need to get you sleeping because nothing’s gonna work until your body is able to restore itself.
    1:07:42 That’s when we build muscle.
    1:07:45 That’s when, you know, our brain resets.
    1:07:50 That’s when our whole body, you know, and if you’re having disrupted sleep
    1:07:54 and you’re waking up at three in the morning and your brain is racing,
    1:07:55 I mean, everything is worse.
    1:07:58 Your cortisol level spiked, your insulin resistance goes up.
    1:08:00 Your, you know, everything gets worse.
    1:08:06 And so when my patients come in, we focus on sleep first and nutrition pretty much.
    1:08:07 And if the-
    1:08:08 Easiest said than done though, right?
    1:08:09 Yes.
    1:08:16 If their sleep disruption is due to hormones, then it’s such an easy fix.
    1:08:19 I just give them the water they were drinking and they sleep again.
    1:08:23 Where the struggle is, if someone’s never been a good sleeper,
    1:08:25 then that’s probably out of my area of expertise.
    1:08:27 I’m gonna send them to a sleep medicine specialist.
    1:08:31 One of the things that we now see a correlation is a sleep apnea,
    1:08:33 even in thin patient and menopause in women.
    1:08:37 We’re seeing a big bump in the sleep apnea rates in women who are,
    1:08:40 they don’t even have to have a weight problem.
    1:08:41 And what is sleep apnea?
    1:08:42 That’s when-
    1:08:46 So sleep apnea is when you stop breathing or you snore quite a bit.
    1:08:49 You see the palate relaxes and you’re not getting as much oxygen,
    1:08:51 you know, into the body and into the brain.
    1:08:53 It’s a big health risk.
    1:08:55 And what is your personal sort of exercise regime?
    1:08:56 What are you doing?
    1:09:00 So, you know, I came from the long, the 20 years of just trying,
    1:09:05 I was exercising to be smaller and now I’m moving to be stronger.
    1:09:07 And so now I’m doing resistance training.
    1:09:10 So I have a treadmill that I set up on an incline.
    1:09:13 And I do a lot of Zoom calls there.
    1:09:14 I do lots of meetings there.
    1:09:17 So when I’m working from home and working on the Galveston diet
    1:09:20 or the new book, I’m doing on my treadmill, but at an incline.
    1:09:22 So I’m really working on my legs.
    1:09:25 I will wear a weighted vest so that I’m getting the upper body.
    1:09:26 So I’m doing this for bone density.
    1:09:31 I’m doing a lot more lifting than I ever, ever, ever did in my life
    1:09:33 because I have a body scanner in my office.
    1:09:34 I have sarcopenia.
    1:09:35 I have a genetic low.
    1:09:36 I’m very thin.
    1:09:39 Individual is not blessed with a lot of muscle mass.
    1:09:42 And the fact that I focused on being thin for so long
    1:09:44 and that was my social currency is, you know, I was thin.
    1:09:45 I was healthy.
    1:09:49 Probably I’ve lost, you know, I lost that window of opportunity
    1:09:52 to gain more muscle easily in my 20s and 30s.
    1:09:54 So what I would tell my 35 year old self,
    1:09:58 what I preached to my daughters is focus on being strong, not small.
    1:10:02 You know, muscles, strength over skinny.
    1:10:05 And so the muscle mass that you develop now
    1:10:08 is going to serve you so much more than the lack of fat
    1:10:10 or this perceived lack of fat that you think you need.
    1:10:13 Don’t worry about the curves that you have.
    1:10:14 That’s natural.
    1:10:16 That’s the way you’re built.
    1:10:17 Let’s get some muscle.
    1:10:19 And what about your diet?
    1:10:22 So what, my personal?
    1:10:23 Yeah, yeah, yeah.
    1:10:24 Eating window.
    1:10:24 I think we talked about–
    1:10:29 Yeah, so I tend to, I break my fast at around noon-ish,
    1:10:31 typically if I’m hungry before if I’m traveling
    1:10:32 or, you know, on a plane.
    1:10:35 I don’t do well on a plane without food.
    1:10:38 And so but on a normal day when I’m like going to clinic,
    1:10:40 and the night before is when my diet starts,
    1:10:42 I will pack up my meals and snacks
    1:10:45 that I’m going to take to the office with me when I see patients.
    1:10:47 And so I know what I’ve got.
    1:10:50 I’m doing, you know, I’m loading up on protein.
    1:10:53 I’m doing something green, some kind of a green veggie.
    1:10:54 I’m doing lots of fruit.
    1:10:56 I’ve got nuts and seeds.
    1:10:58 I eat nuts and seeds all day long
    1:11:01 for the anti-inflammatory benefits
    1:11:04 and for the healthy fats and for the fiber.
    1:11:05 And so I’ve got all that.
    1:11:07 So I break my fast at about noon.
    1:11:09 And then between patients, I’m constantly snacking.
    1:11:12 I’m really focusing on protein for myself.
    1:11:13 I don’t have a weight problem.
    1:11:16 And so I’m trying to get stronger.
    1:11:18 And so my protein needs have really increased.
    1:11:21 And so I’m sometimes doing a protein bar
    1:11:24 or a shake middle of the day to help with that.
    1:11:26 And then in the evening, now we’re empty nesting.
    1:11:28 So it’s just my husband and I.
    1:11:30 And so he, you know, we’ll kind of discuss
    1:11:31 what do we have in the freezer?
    1:11:34 We’ll pull out some salmon or, you know,
    1:11:38 we’ll make some, I don’t know, burgers or something.
    1:11:41 And, you know, we try to be protein centric.
    1:11:43 And then we’re adding in like a beautiful salad
    1:11:47 with lots of avocado and chickpeas on the side.
    1:11:49 So I think I’ve covered it all.
    1:11:50 Yeah.
    1:11:52 So I’m typically done eating by 8 p.m.
    1:11:57 If it’s an office day, I’ll either exercise when I get back.
    1:11:58 I’m struggling to get up.
    1:12:00 I do a lot of great work in the morning.
    1:12:02 So it’s hard for me to get to the gym and the office.
    1:12:05 So I’ll save my workout for when I get home from work.
    1:12:07 If you had a megaphone and you could speak to every woman
    1:12:12 right now, the 1.2 billion that we talked about earlier
    1:12:14 that are in that peri menopausal or the menopausal phase
    1:12:16 or postmenopausal.
    1:12:18 And you had to communicate one message to them.
    1:12:20 And I’m actually going to bring in everybody else as well,
    1:12:23 because although it’s just those women I’ve mentioned,
    1:12:26 everyone around them in their life probably needs to hear
    1:12:29 a somewhat similar message so they can play supporting roles
    1:12:30 in that individual’s struggle.
    1:12:34 What would you say down that menopause to those women
    1:12:35 and the loved ones?
    1:12:38 So my mantra is menopause is inevitable.
    1:12:40 Suffering is not.
    1:12:44 But you’re going to have to advocate for yourself
    1:12:46 because society has failed us.
    1:12:50 Our medical system is built to fail the menopausal woman.
    1:12:53 And there is good help out there.
    1:12:54 You’re going to have to do the legwork.
    1:12:57 I’ve got tons of resources on my website to help you.
    1:13:00 List of articles to print out and hand to your doctor,
    1:13:05 system, symptomatic sheets that you can keep track,
    1:13:07 journals that you can hand to your physician.
    1:13:10 Any way that I can help you advocate for yourself,
    1:13:12 because I can’t be everyone’s doctor,
    1:13:13 but that this is real.
    1:13:14 You’re not crazy.
    1:13:16 This is happening.
    1:13:18 And there are lots of things that we can do,
    1:13:19 even non-hormonal.
    1:13:22 Don’t feel like if you’re not a candidate for hormone therapy,
    1:13:22 that you’re stuck.
    1:13:26 Exercise, nutrition, other pharmacology,
    1:13:28 stress reduction, sleep.
    1:13:30 It’s time to take care of yourself first
    1:13:35 so that you can have the best end of your life that you deserve.
    1:13:40 Your family have a history of health complications and illnesses, right?
    1:13:41 Yeah.
    1:13:42 What is that history?
    1:13:45 But also, has that played into your overarching perspective
    1:13:49 about nutrition, the health care system, how it treats people?
    1:13:52 So I’m one of eight children.
    1:13:54 I have six brothers.
    1:13:59 And my oldest brother, Jepp, died when I was nine years old
    1:14:01 from acute lymphocytic leukemia.
    1:14:03 One of the most common forms of childhood leukemia.
    1:14:05 Now the cure rate is 95%.
    1:14:09 And but at the time, he was put into remission.
    1:14:13 And then he came out of remission in his late teens
    1:14:14 and died like a year and a half later.
    1:14:18 So my childhood was that that year and a half
    1:14:20 was all about trying to save him.
    1:14:24 And everything my family did of taking him to Memphis,
    1:14:26 which was so far from Louisiana where I grew up,
    1:14:30 to St. Jude’s Hospital, the last ditch effort to try to, you know,
    1:14:33 find another chemotherapy regimen, which he failed.
    1:14:35 And that kind of kind of drove me.
    1:14:37 But, you know, it was it was leukemia, hip’s childhood.
    1:14:38 It was one of those things.
    1:14:43 Fast forward to 20, he died in 2015.
    1:14:46 So 2010, my brother, I knew had HIV
    1:14:48 and had also contracted hepatitis.
    1:14:51 And he was doing great on his HIV meds.
    1:14:54 His counts were good.
    1:14:55 He was healthy, functional.
    1:14:57 He’d been with the same partner for over 30 years.
    1:15:00 But then his liver was getting worse and worse and worse.
    1:15:02 He also struggled with alcoholism.
    1:15:07 And so that kind of combination was really hard to watch
    1:15:10 and love him through his choices, you know.
    1:15:13 And he ultimately died in 2015.
    1:15:17 He had a stroke and then I was able to go do his end of life care.
    1:15:21 And the first book I wrote, I talk about him in the book
    1:15:26 because in my rush to deliver his care, I forgot my own.
    1:15:28 And that’s when I realized I was menopausal,
    1:15:29 was through my grief process.
    1:15:30 I thought it was grieving.
    1:15:33 I gaslit myself like, no, no, you’re not sleeping.
    1:15:34 You’re waking up all night.
    1:15:37 You’re, you know, upset and your mental health
    1:15:39 and your brain fog is all because you’re just grieving his death.
    1:15:44 And then my next brother Jude was diagnosed
    1:15:46 with stage four esophageal cancer.
    1:15:52 Shortly, he was diagnosed when Bob died.
    1:15:54 And then he survived a few years.
    1:16:01 So Bob died at 56 and Jude died at 57 and I’m 55.
    1:16:06 And I don’t, you know, I know a lot of it was lifestyle,
    1:16:08 but I still have those genetics.
    1:16:14 And I’m about to survive three of my six brothers and out live.
    1:16:18 And I know that these choices that I make with my nutrition,
    1:16:20 my exercise, my sleep, my stress reduction,
    1:16:22 what I call the menopause toolkit, you know,
    1:16:25 and my choice for HRT are all,
    1:16:26 I want to see my grandkids one day.
    1:16:28 If I’m lucky enough to have any,
    1:16:32 I want to watch these women I’ve raised grow up and, you know,
    1:16:33 be the women they’re meant to be.
    1:16:36 And that choice might get taken away from me
    1:16:37 if I’m not careful.
    1:16:40 So, you know, a lot of what I do
    1:16:43 and why I do it is because I have to.
    1:16:44 I may not get the choice.
    1:16:51 What an incredibly important mission you’re on
    1:16:52 and what incredible work you’re doing.
    1:16:56 Because there are, as we’ve talked about,
    1:16:58 there’s been a group of people in society
    1:17:00 that haven’t, have kind of been, I guess, disillusioned,
    1:17:03 but they’ve also must have felt incredibly isolated
    1:17:05 in their experience and what they were going through.
    1:17:08 And it seems that there’s been a real shift in recent times
    1:17:10 towards the conversation around menopause
    1:17:12 and hopefully these conversations, if anything at all,
    1:17:14 will dismantle the stigma,
    1:17:16 which is often the first sort of wall
    1:17:18 that needs to fall for people to be able to take action
    1:17:20 and have those conversations.
    1:17:22 And just speaking from my own experience,
    1:17:24 I didn’t really understand what any of this stuff meant
    1:17:25 until I started doing this podcast.
    1:17:27 And I had the first couple of guests on
    1:17:29 and then someone said the word menopause to me
    1:17:31 and then we started having a conversation about it.
    1:17:34 And I go, oh my gosh, like, you know,
    1:17:36 maybe when I was in school,
    1:17:38 someone should have told me about this phase of life.
    1:17:39 We talk about how to get a job,
    1:17:43 but it seems to fall off, you know,
    1:17:45 the education system seems to stop caring
    1:17:47 once we’ve had kids almost.
    1:17:49 That’s what we’re experiencing here as well.
    1:17:51 It’s really, really crazy.
    1:17:53 And the work you’re doing is so unbelievably necessary.
    1:17:56 And what I love about the way that you write
    1:17:59 and how you educate people is it’s so science-based,
    1:18:01 but it’s so accessible at the same time.
    1:18:03 That’s always been my superpower, I think,
    1:18:06 is, and I realized that very quickly in my career
    1:18:08 was that I had the snack of being able
    1:18:10 to take something really complicated
    1:18:13 and break it down into terms that people could understand.
    1:18:17 That, you know, most people would be able to grasp
    1:18:18 and walk away from.
    1:18:20 And you have nuance and empathy,
    1:18:22 which is the necessary ingredients
    1:18:23 when you’re talking about a subject matter like this,
    1:18:26 where everyone’s symptoms are typically quite different
    1:18:27 from one another.
    1:18:28 And they all have different circumstances.
    1:18:30 We talked about other, you know,
    1:18:32 conditions and contraindications
    1:18:34 that might be complicating things.
    1:18:38 And you seem to have a really wonderful empathetic view
    1:18:39 on all of those things.
    1:18:41 And I put an appreciation that everyone’s circumstances
    1:18:42 are entirely different.
    1:18:45 I’m excited and I’m really looking forward
    1:18:47 to having more conversations like this and learning more.
    1:18:50 Because although I am a 30-year-old man,
    1:18:53 I have a partner that I love.
    1:18:55 I have a mother that I love.
    1:18:56 I have an older sister that I love.
    1:18:58 My sister is, my partner’s 30 as well.
    1:19:00 My sister’s 36.
    1:19:03 My mom is 60 now.
    1:19:05 Nearly 60 now.
    1:19:07 I challenge you to have this conversation with her
    1:19:09 and ask her about her experience.
    1:19:12 I really applaud all the…
    1:19:13 And I don’t know why I should say this,
    1:19:18 but I really applaud all the men that got this far
    1:19:20 in this conversation and chose to listen
    1:19:22 and have an appreciation that the betterment
    1:19:24 of 50% of our population
    1:19:25 who are going to go through something
    1:19:27 is the betterment of all of us.
    1:19:28 Exactly.
    1:19:30 And that they also have a role that they can play
    1:19:33 in being a support and encouraging
    1:19:34 and having the conversations
    1:19:36 that will bring down the stigma
    1:19:38 and the suffering of what is currently
    1:19:39 about 1.2 billion people,
    1:19:42 but will be 50% of people in our population.
    1:19:45 So I highly recommend everybody
    1:19:47 goes and checks out both this book,
    1:19:48 which is The Galveston Diet,
    1:19:51 but also, can we pre-order the upcoming book now?
    1:19:54 Yeah, it’s available for pre-order wherever you buy books.
    1:19:57 And you’ll think it’ll be out in 2024 in…
    1:19:58 For sure.
    1:20:00 The latest May.
    1:20:01 The latest May, okay.
    1:20:02 And that’s called The New Menopause.
    1:20:06 So you can pre-order that now wherever you get your books.
    1:20:09 And that’s the culmination of many decades
    1:20:10 of very, very hard work.
    1:20:12 So I’m very, very excited to read through that myself.
    1:20:14 And The Galveston Diet book is out now as well.
    1:20:16 It’s been out for a little while.
    1:20:17 We have a closing tradition on this podcast
    1:20:18 where the last guest…
    1:20:20 And also, your website is an incredible resource
    1:20:22 for all of the things you talk about, right?
    1:20:23 Your social channels, et cetera.
    1:20:26 We have a closing tradition on this podcast
    1:20:27 where the last guest leaves a question
    1:20:30 for the next guest not knowing who they’re leaving it for.
    1:20:31 And the question here is,
    1:20:37 you get one last conversation with somebody you love,
    1:20:40 a child, maybe your husband, maybe someone else.
    1:20:44 What do you say to them in that conversation
    1:20:46 that maybe they haven’t already heard?
    1:20:50 I love you.
    1:20:56 There’s nothing more than love.
    1:21:04 I have done it three times with my dad, too.
    1:21:10 Bob and Jude were five years apart.
    1:21:12 My dad was shortly after Jude.
    1:21:15 I’m watching my parents bury three kids was a lot.
    1:21:24 Just love.
    1:21:29 Thank you.
    1:21:30 You’re welcome.
    1:21:31 Thank you so much.
    1:21:35 Do you need a podcast to listen to next?
    1:21:38 We’ve discovered that people who liked this episode
    1:21:42 also tend to absolutely love another recent episode we’ve done.
    1:21:45 So I’ve linked that episode in the description below.
    1:21:46 I know you’ll enjoy it.
    1:21:54 Thank you.
    Vào năm 2023, 85% phụ nữ đang phàn nàn về các triệu chứng mãn kinh. 10,5% đang nhận điều trị hoặc liệu pháp. Tôi nghĩa rằng sẽ giống như việc tinh hoàn của bạn co lại và chết đi ở tuổi 51. Đó là tương đương. Hãy bắt đầu. Bác sĩ Mary Claire Haver. Chuyên gia nổi tiếng về mãn kinh. Với hơn 2 triệu người theo dõi. Giúp đỡ vô số phụ nữ trải qua những trải nghiệm mãn kinh của họ. Mãn kinh là điều không thể tránh khỏi. Khổ sở thì không. Nhưng phụ nữ có khả năng nhận được đơn thuốc chống trầm cảm cho tình trạng mãn kinh của họ nhiều hơn là liệu pháp hormone. Vô số phụ nữ đã nói, ôi trời ơi, tôi không có ý tưởng gì về điều này. Đó là lúc tôi nhận ra không ai nói về vấn đề này. Vì vậy, đây là danh sách triệu chứng của họ. Chúng tôi đã phân loại khoảng 70 triệu chứng. Có sự mờ tâm trí, thay đổi về chức năng tình dục, tăng cân, nhưng đây là những điều đáng sợ. Và các nghiên cứu đã được thực hiện. Chúng tôi nhận thấy có sự xuất hiện mới hoặc sự gia tăng của trầm cảm và lo âu, bipolar, ADHD, rủi ro cho bệnh tim mạch, và bệnh tiểu đường gia tăng với các nhiễm trùng đường tiết niệu hiện tại, mà đây là nguyên nhân lớn gây tử vong cho phụ nữ. Họ đang chịu đựng trong im lặng. Và tôi cũng là một trong những phụ nữ ấy. Tôi muốn thấy các cháu của mình một ngày nào đó. Tôi muốn xem những người phụ nữ tôi đã nuôi dưỡng lớn lên và trở thành những người phụ nữ mà họ được định sẵn. Và lựa chọn đó có thể bị tước đi khỏi tay tôi nếu tôi không cẩn thận. Nhưng có nhiều điều mà chúng ta có thể làm. Ví dụ, chúng ta thấy sự mất đáng kể về khối lượng cơ bắp. Tập trung vào việc tập thể lực. Điều này sẽ xác định tuổi thọ của bạn khi bạn lớn tuổi. Sức mạnh quan trọng hơn mỡ. Còn chế độ ăn uống của bạn thì sao? Tôi đã phát triển một chương trình cho bệnh nhân của mình. Và đó không phải là một câu chuyện khoa học không trọng. Dù bạn là nam hay nữ, mãn kinh sẽ ảnh hưởng đến bạn, bởi vì nó sẽ ảnh hưởng đến 50% xã hội của chúng ta. Và hiện tại có 1,2 tỷ phụ nữ đang bị ảnh hưởng bởi mãn kinh. Và dù bạn là nam hay nữ, hầu hết chúng ta không có câu trả lời. Làm thế nào chúng ta giúp đỡ? Làm thế nào chúng ta nói về điều đó? Điều đó là gì? Nó ảnh hưởng thế nào đến cơ thể con người? Nếu bạn đang trong một mối quan hệ với một người phụ nữ đang trong giai đoạn tiền mãn kinh, có thể bắt đầu từ tuổi 30, cho đến một người phụ nữ đang trải qua mãn kinh ở tuổi 40, 50 hoặc 60, bạn nên làm gì để hỗ trợ cô ấy? Cô ấy có thể làm gì để hỗ trợ bản thân? Chủ đề mãn kinh đã bùng nổ trong cuộc trò chuyện công khai, thật tốt là như vậy. Nhưng vẫn còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Và đó là lý do mà hôm nay tôi đã mời một trong những tiếng nói hàng đầu về mãn kinh toàn cầu đến chương trình của tôi. Ngay cả khi là một người đàn ông không trải qua mãn kinh, nhưng có một bạn đời và một người mẹ chắc chắn sẽ trải qua, vẫn có điều gì đó mà mọi người đều có thể học hỏi từ điều này. Và tôi kêu gọi tất cả những người đàn ông có thể đã nhấn vào tập này hoặc được gửi đường dẫn này hãy lắng nghe. Xin hãy lắng nghe, vì bạn cũng có thể học được điều gì đó. Và với mọi người mới đến kênh này, bạn có thể giúp tôi một điều nếu bạn thích những gì chúng tôi làm ở đây không? Bạn thích những vị khách mà chúng tôi có và bạn thích chương trình mà chúng tôi mang đến cho bạn. Bạn có thể nhấn nút đăng ký không? Đó là điều duy nhất và duy nhất mà tôi sẽ bao giờ yêu cầu bạn. Tôi rất muốn bạn tham gia cùng chúng tôi trong hành trình này. Và nếu bạn làm vậy, tôi sẽ đền đáp bạn. Và đó là một lời hứa. Chúng ta có một thỏa thuận không? Cảm ơn bạn. Bác sĩ Mary Claire Ava. Tại sao bạn không làm những gì bạn đang làm? Bạn biết đấy, tôi bắt đầu vào lĩnh vực y tế giống như hầu hết mọi người. Tôi muốn giúp đỡ mọi người. Và trong quá trình đào tạo và học tập của chúng tôi, chúng tôi được nếm thử một chút tất cả các chuyên ngành khác nhau. Và vòng thực tập cuối cùng của tôi trong năm thứ ba là Sản phụ khoa. Và tôi thực sự thích phẫu thuật. Tôi thực sự thích một số chuyên khoa phẫu thuật. Vì vậy, tôi nghĩ đó sẽ là con đường của mình. Nhưng rồi khi tôi sinh đứa trẻ đầu tiên của mình và tất cả những cảm xúc mãnh liệt và dopamin và cảm giác tuyệt vời của toàn bộ quá trình đó, tôi đã biết rằng đó sẽ là tiếng gọi của tôi. Và vì vậy tôi đã thực hiện khoảng thời gian thực tập truyền thống bốn năm và yêu thích nó và thực sự đã làm tốt và chuyển sang thực hành tư nhân. Sau khoảng ba năm thực hành tư nhân, tôi nhận thấy mình nhớ việc ở trong môi trường học thuật. Tôi muốn có khả năng nghiên cứu và ở bên sinh viên và giảng dạy cũng như chăm sóc bệnh nhân. Vì vậy, tôi đã quay lại làm giảng viên và mọi thứ đang diễn ra rất tốt. Tôi thành công rất nhiều. Tôi đã làm những xét nghiệm pap và sinh nở và kiểm soát sinh sản và tất cả những điều mà bác sĩ sản phụ khoa truyền thống làm. Và rồi tôi cũng đang già đi khi bệnh nhân của tôi cũng đang già đi. Và khi tôi bước vào tuổi bốn mươi, tôi nhận ra rằng có một khoảng cách lớn trong kiến thức và giáo dục của tôi về mãn kinh. Vì vậy, tôi bắt đầu nghiên cứu. Hầu hết bệnh nhân của tôi đến với đơn đau là việc tăng cân. Và họ nói, tôi không làm gì khác biệt. Tôi đang tập luyện. Tôi không thay đổi chế độ ăn uống của mình. Và cái giọng nói nhỏ trong đầu tôi nói, “Hãy tập luyện nhiều hơn, ăn ít hơn.” Bạn biết đấy, chúng ta có xu hướng ít vận động hơn. Chúng ta thường, tôi chỉ đang theo kịch bản đã được giao cho tôi trong nhiều năm rằng calo vào, calo ra là cách duy nhất. Và, bạn biết đấy, trong y học ở Hoa Kỳ, chúng tôi có rất ít kiến thức về dinh dưỡng. Chúng tôi không học gì trong trường y, rất ít trong khóa đào tạo thực tập, về điều gì thực sự là dinh dưỡng và cách nó có thể ảnh hưởng đến cơ thể chúng ta. Và vì vậy tôi bắt đầu vật lộn với chính cơn mãn kinh của mình. Tất cả bệnh nhân của tôi cũng đang vật lộn. Và tôi quyết định quay lại trường học để học nhiều hơn về dinh dưỡng bởi vì tôi cảm thấy rằng có một phần lớn bị thiếu sót ở đây vì việc tăng cân này chủ yếu tập trung xung quanh vùng giữa. Và tôi đang học về mỡ nội tạng và mỡ dưới da và sự khác biệt và những gì đang xảy ra với khối lượng cơ bắp của chúng ta. Và tôi như, có một bức tranh lớn hơn nhiều ở đây hơn chỉ là calo vào, calo ra. Vì vậy trong quá trình đó, tôi đã đăng ký vào Đại học Tulane trong chương trình y học ẩm thực của họ. Và tâm trí tôi bị choáng ngợp bởi việc tôi không biết nhiều như thế nào liên quan đến dinh dưỡng và viêm, lão hóa và cách mà tất cả ảnh hưởng. Nhưng phần mãn kinh này ở đâu? Và tôi đã lấy tất cả những gì tôi đã học được và phát triển một chương trình nhỏ cho bệnh nhân của mình, mà đã trở thành chế độ ăn uống Galveston. Và đó thực sự chỉ là một dự án đam mê đối với tôi.
    Và rồi tôi bắt đầu nói về điều này trên mạng xã hội và nhận ra rằng khi sự hiện diện của tôi trên mạng xã hội tăng lên và cuộc trò chuyện trở nên ngày càng lớn, có rất nhiều phụ nữ đang phải chịu đựng. Có lẽ phần lớn phụ nữ trong giai đoạn mãn kinh không chỉ chịu đựng vì tăng cân, mà còn mắc phải vấn đề về cơ xương khớp, sức khỏe tinh thần, mơ màng, thay đổi trên da, thay đổi tóc, và thay đổi móng tay. Tôi liên tục đào sâu hơn và nhận ra rằng không ai nói về điều này. Không ai nói về tình trạng suy yếu hệ thống đa cơ quan mà nhiều phụ nữ đang trải qua và họ chịu đựng trong im lặng. Và các bác sĩ không giúp đỡ, chúng tôi không được đào tạo. Vậy nên tôi nghĩ, thực sự là các con của tôi, tôi có hai cô con gái. Một đứa 23 tuổi, hiện đang học trò y ở đây với chúng tôi. Và đứa kia 20 tuổi và chúng đã nói, “Mẹ, mẹ có sự hiện diện trên mạng xã hội, mẹ thực sự cần sử dụng nó để giúp đỡ.” Đó là nơi cuộc trò chuyện này bùng nổ với tôi trên mạng xã hội và nơi tôi nhận ra qua những bình luận rằng những gì thực sự đang xảy ra trong thế giới mãn kinh và cách mà chúng ta cần đưa nó ra ánh sáng. Đối với những người không hiểu về mãn kinh, họ có thể nghĩ rằng đó là một vấn đề nhỏ ảnh hưởng đến một nhóm nhỏ người. Nhưng có bao nhiêu phụ nữ hiện đang bị ảnh hưởng bởi tiền mãn kinh, mãn kinh và sau mãn kinh? Chắc chắn vậy, hiện nay khoảng một phần ba dân số nữ trên thế giới đang trong giai đoạn tiền hoặc sau mãn kinh. Bạn không thể lựa chọn, tất cả chúng ta đều phải trải qua điều đó. Và bởi vì chúng ta có những biểu hiện rất riêng biệt về cách nó ảnh hưởng đến cơ thể của chúng ta, những gì chúng ta biết bây giờ là có các thụ thể estrogen trong mỗi hệ thống cơ quan của cơ thể chúng ta. Và khi các mức estrogen này bắt đầu giảm, chúng ta thấy một loạt các triệu chứng khác nhau mà trước đây chỉ được nghĩ là có vài cơn bốc hỏa và một số đổ mồ hôi đêm, có thể giấc ngủ của bạn bị rối loạn, hệ thống cơ quan sinh dục-tiết niệu của bạn sẽ bị ảnh hưởng, xương của bạn sẽ yếu hơn. Nhưng những gì chúng ta biết bây giờ là nó ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe tâm thần của chúng ta, khả năng của chúng ta, da của chúng ta, xương của chúng ta, thận của chúng ta, chóng mặt, ù tai, vai bị đông cứng, bất cứ khi nào tôi đăng về những điều đó trên mạng xã hội, Internet bùng nổ. Và hàng ngàn phụ nữ đã nói, “Ôi Chúa ơi, tôi không ngờ điều đó.” Và phần xác nhận thực sự rất lớn với họ vì họ đã bị xem nhẹ trong một thời gian dài và bị nói rằng mọi thứ chỉ ở trong đầu họ. Nếu chúng ta nghĩ về từ giai đoạn tiền mãn kinh đến sau mãn kinh, điều gì là điển hình, và tôi biết đó là một từ khó sử dụng, nhưng độ tuổi trung bình điển hình là gì? Và sau đó là độ tuổi có thể cao hơn? Vậy nên nó có thể bắt đầu từ khoảng độ tuổi này đến độ tuổi kia. Ở Mỹ và hầu hết châu Âu, độ tuổi trung bình của mãn kinh, có nghĩa là một năm sau kỳ kinh cuối cùng của bạn, là 51. Tiền mãn kinh, khi cơ thể bạn nhận ra có một số mức estrogen giảm và bạn bắt đầu có triệu chứng, có thể bắt đầu từ bảy đến mười năm trước đó. Vì vậy, mãn kinh bình thường vẫn từ 45 đến 55. Và nếu bạn làm phép toán và lùi lại bảy đến mười năm, thì hoàn toàn hợp lý cho một người phụ nữ 35 tuổi bắt đầu trải qua một số triệu chứng của tiền mãn kinh. Vậy hãy bắt đầu với điều đó là gì? Và tôi muốn bạn giải thích điều này cho tôi như thể tôi là một đứa trẻ 10 tuổi vì tôi chắc là có những người cả nam và nữ khác không hiểu. Vậy chúng ta sẽ nói về tuyến sinh dục, đúng không? Tuyến sinh dục là gì? Tuyến sinh dục là nơi mà ở nam là tinh hoàn, nơi bạn tạo ra vật chất di truyền của mình, nơi bạn tạo ra tinh trùng, đúng không? Và ở nữ, đó sẽ là buồng trứng của cô ấy. Vậy sự khác biệt lớn giữa nam và nữ và cách mà quá trình đó xảy ra là nam giới tạo ra vật chất di truyền của họ liên tục. Ngay khi họ bước vào tuổi dậy thì cho đến khi họ chết, trừ khi có vấn đề y tế nào đó. Phụ nữ, ngược lại, trứng của chúng ta phát triển trong khi chúng ta ở trong bụng mẹ. Vậy trong khi chúng ta trong bụng, mẹ đang mang thai được năm tháng với chúng ta, chúng ta có số trứng tối đa mà chúng ta sẽ có. Và những trứng đó được dự kiến để tồn tại cho đến khi chúng ta trải qua mãn kinh. Và chúng ở đó cho đến khi chúng ta đến tuổi dậy thì và sau đó chúng lại thức dậy và chúng ta bắt đầu rụng trứng. Vậy chúng ta có một chu kỳ hàng tháng và một người khỏe mạnh, hormone theo chu kỳ tăng và giảm theo chu kỳ của chúng ta mỗi tháng. Chúng ta có kỳ kinh, bạn mang thai, bạn không mang thai và toàn bộ quá trình lại bắt đầu từ đầu. Chà, vì chúng ta được sinh ra với nguồn trứng đó, theo thời gian, chúng ta giảm số lượng và chất lượng của những trứng đó. Vậy khi một người phụ nữ bước vào tuổi 30, cô ấy đã giảm xuống chỉ còn khoảng 10% số lượng trứng mà cô ấy có lúc sinh ra. Và khi cô ấy 40 tuổi, nó giảm xuống khoảng 3%. Và vì vậy, điều đó trở nên khó khăn hơn và khó khăn hơn cho sự tăng giảm tự nhiên của các hormone để làm công việc của mình. Và chúng ta bắt đầu thấy sự dao động trong các kỳ kinh của họ và sau đó là các hệ thống cơ quan bắt đầu nhận thấy sự thiếu hụt estrogen. Estrogen là một hormone chống viêm rất mạnh trong hầu hết các hệ thống cơ thể của chúng ta. Vì vậy, hội chứng cơ xương khớp của mãn kinh hiện đang bắt đầu được nói đến nhiều hơn. Và chúng ta đang nhìn vào những thứ như vai bị đông cứng, đau nhức tổng quát. Và hầu hết các bác sĩ không nhận thức được điều này. Hầu hết họ chỉ biết về cơn bốc hỏa và đổ mồ hôi đêm và rối loạn giấc ngủ. Nhưng giờ đây, khi chúng ta thực sự mở rộng cuộc trò chuyện về bao nhiêu hệ thống cơ quan bị ảnh hưởng, chúng ta đang thấy mọi người xuất hiện từ khắp nơi chỉ để vui mừng rằng họ không điên rồ và họ được xác nhận. Và điều gì đang xảy ra ở ba giai đoạn này? Vậy chúng ta có giai đoạn tiền mãn kinh, mà từ những gì tôi hiểu ở đó, khi mức estrogen bắt đầu giảm. Đúng rồi. Vậy chúng ta bắt đầu thấy sự rối loạn trong đó.
    Thay vì sự gia tăng estrogen hàng tháng tốt đẹp với sự rụng trứng và sau đó progesterone tăng lên, chúng ta bắt đầu thấy sự kéo dài thời gian, đôi khi chúng còn xích lại gần nhau hơn. Tôi gọi đó là “khu vực hỗn loạn.” Những gì từng là một hệ thống rất có thể tái tạo và đáng tin cậy giờ bắt đầu thất bại. Một số phụ nữ sẽ có chu kỳ không đều, nghĩa là họ xa nhau hơn, họ bỏ lỡ chu kỳ. Những người khác sẽ có chu kỳ rất nặng, như thể gần như là chảy máu. Và một lần nữa, cá nhân hoá, cách cơ thể phản ứng với điều này rất khác nhau từ bệnh nhân này đến bệnh nhân khác. Các bác sĩ yêu thích những điều tuân theo danh sách kiểm tra. Đúng vậy, bạn biết đấy, chúng tôi có rất nhiều điều phức tạp mà chúng tôi phải học và chúng tôi có những danh sách kiểm tra này. Nhưng mãn kinh giống như việc đóng đinh cái đuôi vào một con lừa đang di chuyển. Và trong giai đoạn mãn kinh, nó rất, rất hỗn loạn. Estrogen tăng vọt, rồi nó lại biến mất trong một khoảng thời gian. Một người phụ nữ trong giai đoạn tiền mãn kinh có thể cảm thấy hoàn toàn bình thường trong vài tháng. Mọi thứ trở nên rối loạn, rồi cô ấy lại trở lại bình thường. Bạn biết đấy, không chỉ estrogen của cô ấy giảm mà testosterone cũng giảm theo. Vì vậy, chúng ta thấy sự mất mát khối lượng cơ bắp. Chúng ta thấy sự thay đổi trong chức năng tình dục của cô ấy. Chúng ta thấy sức mạnh giảm. Bạn biết đấy, có một số nghiên cứu rất tốt cho thấy testosterone cũng ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần và nhận thức của chúng ta. Tại sao điều này lại xảy ra từ một góc độ tiến hóa? Các nhà nhân chủng học đã nghiên cứu điều này rất nhiều và có chỉ vài loài trong thế giới trải qua mãn kinh. Con người là một trong số đó. Có một số loài cá voi. Và tôi nghĩ bây giờ họ đã phát hiện ra một loài hươu cao cổ. Nhưng nhìn chung, hầu hết động vật có vú sẽ chết khi họ vẫn còn đang rụng trứng. Bạn biết đấy, họ sẽ không trải qua mãn kinh. Và vì vậy, có một cái gọi là giả thuyết bà ngoại, nơi có một lợi thế tiến hóa cho phụ nữ sống sót nếu cô ấy ngừng khả năng sinh con vào một thời điểm nào đó. Một lần nữa, bạn phải cân nhắc rằng con người đã kéo dài tuổi thọ và tuổi thọ sức khỏe của họ nhờ vào y học hiện đại. Vì vậy, có lẽ khi chúng ta tiến hóa, chúng ta đã không sống lâu như vậy. Bạn biết đấy, một người phụ nữ bằng tuổi tôi thì khá hiếm. Tôi 55 tuổi. Và vì vậy, bạn biết đấy, thật khó để nói. Tôi nghĩ chúng ta đã sống lâu hơn cách mà gen của chúng ta được xây dựng. Và vì vậy, chúng ta đang sống lâu hơn và bị buộc phải đối mặt với những hậu quả của việc đó. Vậy thì giai đoạn tiếp theo là mãn kinh. Mãn kinh thực sự là như vậy, chỉ là một ngày trong cuộc đời bạn. Đó là khi bạn có thể hạ quyết tâm và nói, tôi sẽ không còn rụng trứng nữa. Tôi đã xong. Và nếu một người phụ nữ trên 45 tuổi và cô ấy chưa có chu kỳ nào trong một năm, đó là định nghĩa. Được rồi, bây giờ có thể gây nhầm lẫn vì nếu cô ấy đã phẫu thuật cắt bỏ tử cung hoặc không có kinh nguyệt vì một cuộc phẫu thuật hoặc một vòng tránh thai hay một điều gì đó? Vâng, thì chúng ta không thể dùng chu kỳ của cô ấy để giúp định lượng. Và đó là lúc chúng ta bắt đầu làm xét nghiệm máu để xem cô ấy đang ở đâu trong hành trình mãn kinh của mình. Và sau mãn kinh là phần còn lại của cuộc đời bạn. Bạn biết đấy, cơn bốc hỏa có thể biến mất. Ra mồ hôi đêm có thể biến mất. Sương mù não có thể cải thiện, nhưng hầu như mọi thứ khác sẽ tiếp tục tiến triển theo cách rất tuyến tính cho đến khi bạn chết mà không có sự thay thế estrogen. Nói nhẹ nhàng một chút, có vẻ như bạn khá không hài lòng với những câu trả lời hiện tại mà lĩnh vực y tế, nhưng cũng như xã hội nói chung đang cung cấp cho phụ nữ trong giai đoạn tiền mãn kinh và mãn kinh của cuộc đời họ. Và tôi đã ngồi ở đây với rất nhiều phụ nữ đang trải qua mãn kinh ở một giai đoạn nào đó. Họ cũng dường như đang lúng túng khi tìm kiếm câu trả lời. Hai ngày trước tôi đã ngồi ở đây với một người phụ nữ rất, rất thành công, người mà bạn biết, có tất cả tài nguyên trên thế giới. Và cơ bản, và đây là một người có tất cả câu trả lời. Mọi người đến với cô ấy vì cô ấy có câu trả lời. Và điều duy nhất mà cô ấy dường như không có câu trả lời về, theo như những gì cô ấy nói trong đời sống của mình hiện tại là mãn kinh. Cô ấy đang lục lọi trên internet, tìm kiếm thông tin, tìm thấy những thông tin mâu thuẫn. Và khi bạn ngồi xuống, bạn có cùng năng lượng đó. Như bạn cảm thấy rằng phụ nữ đã, dám tôi nói, bị bỏ rơi bởi một hệ thống. Tôi nghĩ hệ thống y tế đang khiến họ thất vọng. Tôi nghĩ xã hội đang khiến họ thất vọng về giá trị và giá trị của chúng ta. Và y học, bạn biết đấy, tôi đã tham gia một chương trình đào tạo tuyệt vời. Tôi rất tự hào về những gì tôi đã học. Tôi rất tự hào về sự chăm sóc mà tôi đã cung cấp, ngoại trừ tôi đã là một nhà cung cấp dịch vụ mãn kinh tồi tệ trong khoảng 15 năm. Tôi biết những gì tôi biết. Tôi dựa vào đào tạo của mình và tôi không nhìn ra ngoài những giới hạn truyền thống của đào tạo. Đây là một vấn đề hệ thống đến mức, tôi muốn kể cho bạn một câu chuyện và điều này là thật. Và nó thật xấu hổ, nhưng tôi nghĩ nó cần được nói ra vì tôi nghĩ nó thực sự làm nổi bật cách mà phụ nữ được đối xử trong y học. Khi tôi đang trong quá trình đào tạo, chúng tôi có những cư dân cấp trên. Vì vậy, chúng tôi có một hệ thống phân cấp nơi bạn có các năm đào tạo khác nhau. Vì vậy, đó là trong những năm đầu tiên, có thể là năm đầu tiên của tôi, và chúng tôi có những phòng khám mà chúng tôi sẽ chạy để chăm sóc bệnh nhân. Vì vậy, chúng tôi có sản khoa và chúng tôi có phụ khoa như là những chuyên ngành trong đào tạo của chúng tôi. Vì vậy, trong phụ khoa, mọi thứ đều được gộp lại với nhau, nhi khoa, mãn kinh. Chúng tôi không có phòng khám mãn kinh cụ thể nào. Tôi có thể đã có sáu giờ giảng dạy trong một chương trình bốn năm. Và vì vậy, chúng tôi sẽ có những người phụ nữ đến trong độ tuổi trung niên và họ có nhiều phàn nàn. Họ không cảm thấy tốt. Họ không ngủ được. Họ đang tăng cân. Họ đã thấy đau nhức. Đó, bạn biết đấy, chỉ là một danh sách dài những điều có vẻ hơi mơ hồ. Và những người cấp trên của tôi sẽ nói, ôi trời, chúc bạn may mắn với điều đó. Bạn có một “WW” trong tay. Và đó là một mã. Chúng tôi không bao giờ viết điều đó trong hồ sơ. Điều này không được dạy cho tôi bởi các giảng viên. Đây chỉ là một thứ được truyền từ những người đi trước trong quá trình đào tạo.
    Và một người phụ nữ W.W. là một người phụ nữ hay than phiền.
    Đó là mã hóa.
    Bây giờ tôi biết rằng cô ấy đang trong giai đoạn tiền mãn kinh,
    chịu đựng một danh sách triệu chứng mà giờ đây chúng tôi đã phân loại khoảng 70 triệu chứng.
    Họ cảm thấy frustated
    bởi vì họ không nghĩ rằng họ có thể giúp cô ấy.
    Bây giờ hãy nhớ đến Sáng kiến Sức khỏe Phụ nữ,
    được thiết kế nhằm mang lại lợi ích lớn
    cho phụ nữ.
    Ban đầu nó được thiết kế và đã bị dừng lại vào năm 2002.
    Đó là thời điểm kết thúc chương trình đào tạo của tôi vào năm 2002.
    Vì vậy, tôi đến từ một trong những nhóm bác sĩ cuối cùng ở Hoa Kỳ
    được đào tạo về liệu pháp thay thế hormone.
    Và rồi cái thảm đã bị kéo ra khỏi chân chúng tôi.
    Vậy thì Sáng kiến Sức khỏe Phụ nữ (WHI) đã có những sai lầm.
    Có thông tin sai lệch trong việc báo cáo.
    Và có sự diễn giải sai về kết quả.
    Tất cả những điều đó đã được xem xét lại.
    Chúng tôi biết rằng đối với phần lớn phụ nữ,
    liệu pháp thay thế hormone là an toàn và hiệu quả
    và có thể giúp phụ nữ lấy lại cuộc sống của họ nếu họ chọn.
    Nhưng tùy chọn đó đã bị loại bỏ
    đối với phần lớn phụ nữ.
    Gần đây, tôi chỉ thấy những con số.
    85% phụ nữ sẽ đến khám với những lời phàn nàn về những triệu chứng mà chúng tôi biết bây giờ.
    Điều này diễn ra vào năm 2023.
    FDA đã xem xét các con số.
    85% phụ nữ đang phàn nàn về các triệu chứng mãn kinh.
    10,5% đang nhận điều trị hoặc liệu pháp ngày hôm nay.
    Có điều gì trong bạn cảm thấy, cho dù bạn là bác sĩ,
    cảm thấy bị thất vọng với hệ thống y tế
    hoặc hoài nghi về hệ thống y tế vì lý do cá nhân?
    Tôi, vâng, tôi là một trong những người phụ nữ như vậy.
    Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng tôi sẽ là một trong những cô gái
    chỉ đơn giản vượt qua giai đoạn mãn kinh vì tôi gầy.
    Và tôi là, bạn biết đấy, gầy có nghĩa là khỏe mạnh.
    Tôi vẫn, bạn biết đấy, tư duy đó vẫn tồn tại
    khi tôi được đào tạo và qua hầu hết thời gian thực hành của tôi.
    Tôi đã trải qua một chương trình đào tạo rất kỳ thị trọng lượng.
    Và y học nói chung rất thiên vị chống lại trọng lượng của con người.
    Và bây giờ, khi tôi đã đi sâu vào dinh dưỡng
    và đi sâu vào mãn kinh
    và thực sự ngồi lại, lắng nghe bệnh nhân
    và nhận ra rằng, bạn biết đấy, những phụ nữ đang tăng cân trong giai đoạn mãn kinh,
    vâng, họ không làm gì khác biệt.
    Họ vẫn tập thể dục.
    Họ ăn uống như nhau.
    Điều duy nhất thay đổi với họ
    là hormone của họ và họ bị bác bỏ theo cách hệ thống
    tại nhiều cuộc hẹn với bác sĩ hay tệ hại hơn.
    Đây là danh sách triệu chứng của họ.
    Nguyên nhân gốc rễ là mãn kinh, nhưng không được công nhận.
    Và một loại thuốc có thể giải quyết mọi thứ,
    nhưng họ đang đi gặp bảy, tám, chín chuyên gia khác nhau
    với bảy, tám, chín loại thuốc khác nhau để xử lý từng triệu chứng
    trong khi chỉ cần khôi phục lại hormone của cô ấy.
    Và cô ấy sẽ cảm thấy tuyệt vời và có thể, bạn biết đấy, lão hóa đúng cách.
    Khi chúng tôi nói về những tác động sức khỏe tiềm tàng
    của những phụ nữ đang trải qua giai đoạn mãn kinh, không chỉ đơn thuần là W.W.
    Nó còn nhiều hơn thế…
    Đó là cách cô ấy cảm thấy, nhưng.
    Và đó có thể là cách mà mọi người xung quanh cô ấy phân loại.
    Nhưng có những hậu quả sức khỏe thực sự
    và những hậu quả sức khỏe thay đổi cuộc sống,
    những hậu quả sức khỏe giảm tuổi thọ.
    Vâng.
    Những hậu quả đó là gì?
    Vì vậy, chúng ta biết rằng những rủi ro của phụ nữ, và các nghiên cứu đã được thực hiện.
    Không chỉ là lão hóa.
    Tất nhiên, lão hóa có ảnh hưởng đến điều này,
    nhưng khi bạn cộng thêm mãn kinh như một yếu tố rủi ro độc lập,
    rủi ro của cô ấy cho bệnh tim mạch tăng,
    rủi ro mắc bệnh tiểu đường tăng,
    kháng insulin của cô ấy bắt đầu biến đổi ngay lập tức.
    Nghe từ những người nghe của bạn và những người theo dõi trên YouTube sẽ rất sốc.
    Tôi sẽ nói rằng có bao nhiêu người có mức cholesterol tăng vọt
    trong độ tuổi 30 và 40 mà không thay đổi chế độ ăn uống và tập thể dục.
    Chúng ta thấy mức cholesterol thay đổi.
    Da, tóc, răng, những thay đổi về nha khoa, những thay đổi ở tai trong.
    Chứng chóng mặt thật đáng kinh ngạc.
    Cơn đông cứng vai là khá phổ biến.
    Cơn đông cứng vai.
    Cơn đông cứng vai là viêm bao khớp dính của khớp vai.
    Và nó rất phổ biến trong giai đoạn mãn kinh.
    Estrogen có tác dụng chống viêm tuyệt vời này,
    đặc biệt là trong xương, khớp và cơ của chúng ta.
    Và cơn đông cứng vai là cực kỳ phổ biến.
    Và cần khoảng hai năm trị liệu để làm cho nó tan ra.
    Vì vậy, bao khớp mà nằm ngay trên xương nơi các cơ bám vào
    trở nên dính và bị chèn ép.
    Vì vậy, bạn phải vào đó và phân tán nó và thực hiện nhiều bài tập.
    Vì vậy, chẳng hạn như một người phụ nữ sẽ không thể tiếp cận sau lưng để mặc áo ngực.
    Cô ấy— đó là một trong những điều.
    Hoặc bạn đi chụp ảnh với những người bạn gái của mình
    và bạn không thể đưa tay lên.
    Hoặc bạn không thể nâng tay lên cao hơn đây.
    Đó là một trong những nghiên cứu mà tôi đã trình bày.
    Nhiều điều tôi làm trên mạng xã hội, tôi sẽ trình bày các nghiên cứu
    vì tôi thích có dữ liệu.
    Và tôi sẽ nhận được 10.000 bình luận về việc, ôi trời, điều đó đã xảy ra với tôi.
    Điều đó đã xảy ra với tôi.
    Điều đó đã xảy ra với tôi.
    Không phải rằng tôi có thể sửa chữa nó, nhưng ít nhất họ biết.
    Đây là một điều mà— không phải lỗi của bạn.
    Bạn đã không làm gì cả.
    Chỉ vì mức estrogen của bạn giảm, điều này dẫn đến tình trạng viêm gia tăng trong các khớp đó.
    Có phải họ đã thấy rằng có sự giảm tuổi thọ
    ở những phụ nữ trải qua giai đoạn mãn kinh mà không được điều trị theo một cách nhất định?
    Vì vậy, chúng tôi biết rằng những phụ nữ sử dụng liệu pháp thay thế hormone (HRT) có tỷ lệ tử vong chung thấp hơn.
    HRT là gì?
    Liệu pháp thay thế hormone hoặc liệu pháp hormone mãn kinh.
    Vì vậy, trong các nghiên cứu đã được thực hiện, các nghiên cứu quan sát và trong WHI,
    những phụ nữ sử dụng hormone, đặc biệt là bắt đầu sớm trong giai đoạn mãn kinh của họ.
    Được rồi, vì vậy estrogen, có một khoảng thời gian cơ hội để giảm
    một số gánh nặng của bệnh tật này.
    Và nó rất— và bắt đầu trong giai đoạn tiền mãn kinh
    hoặc trong mười năm đầu tiên của giai đoạn mãn kinh của bạn.
    Đó là khoảng thời gian lý tưởng để có thể giảm nguy cơ mắc bệnh tiểu đường,
    giảm nguy cơ mắc bệnh tim mạch và chứng sa sút trí tuệ.
    Khi chúng ta vượt qua thời điểm đó, chúng ta bắt đầu mất những lợi ích đó
    bởi vì estrogen tốt hơn trong việc phòng ngừa hơn là chữa trị.
    Và vì vậy, cô con gái học y khoa của tôi đã nói,
    “Mẹ, con sẽ không bao giờ không có estrogen.”
    Tôi sắp bắt đầu giai đoạn tiền mãn kinh. Tôi không muốn trở thành một trong những người phụ nữ không bao giờ ngừng sản xuất estrogen.” Tất nhiên, cô ấy là con gái của tôi và nghe tôi nói trên mạng xã hội suốt ngày, vì vậy cô ấy hơi thiên vị. Nhưng cô ấy nói: “Tại sao chúng ta không thể đến được điểm mà chúng ta không có khoảng trống trong nguồn cung estrogen của mình? Chúng ta chỉ cần hỗ trợ bắt đầu từ giai đoạn tiền mãn kinh. Cung cấp điều đó cho tất cả phụ nữ. Không phải tất cả phụ nữ đều sẽ chọn lựa nó, và tôi ủng hộ điều đó. Nhưng chúng ta không có cuộc trò chuyện này, và họ không được trao quyền chọn.”
    Vậy, ở độ tuổi nào, bạn sẽ khuyên con gái bạn bắt đầu liệu pháp thay thế hormone nếu cô ấy muốn? Tôi sẽ nói rằng chúng ta bắt đầu kiểm tra các mức độ hormone. Và chúng ta sẽ bắt đầu xem xét có lẽ vào cuối 30 tuổi. Chắc chắn nếu cô ấy bắt đầu có bất kỳ triệu chứng nào không bình thường. Cô ấy đang sống cuộc sống tốt nhất, làm tất cả những điều đúng đắn cho sức khỏe của mình. Nhưng bỗng nhiên, cô ấy không ngủ ngon, hoặc cô ấy cảm thấy đau nhức, hoặc cô ấy chú ý đến những thay đổi trong cơ thể. Hầu hết phụ nữ đều có thể cảm nhận rằng có điều gì đó không ổn. Tôi không thể chỉ ra chính xác, nhưng tôi biết rằng có điều gì đó trong tôi đã thay đổi. Và tôi không phản ứng với mọi thứ như trước đây nữa. Sức khỏe tâm thần của họ đã thay đổi, hoặc cách mà hệ tiêu hóa của họ đã thay đổi, hay sức khỏe đường ruột. Hầu như không có hệ thống cơ quan nào không bị ảnh hưởng bởi điều này.
    Thỉnh thoảng tôi tự hỏi, vì có người đang trải qua điều này, và sau đó có những người xung quanh họ. Họ có thể nhận biết bản thân rằng có điều gì đó không ổn. Người đang trải qua giai đoạn tiền mãn kinh hoặc mãn kinh. Nhưng những người xung quanh họ thường không hiểu điều gì đang xảy ra với người đó. Họ có thể áp dụng cái cũ và gán cho họ một cái gì đó khác. Họ có thể chẩn đoán nhầm điều đó là một tình trạng sức khỏe của nam giới khác. Tôi nhớ có một người phụ nữ trong cuộc đời tôi có hành vi thay đổi khi ở độ tuổi này. Và tôi không biết về giai đoạn tiền mãn kinh hoặc mãn kinh. Giờ nhìn lại, tôi nghĩ, ôi trời, mọi người xung quanh người đó đều nghĩ họ mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc điều gì đó tương tự. Đúng vậy. Tôi nghĩ điều này có thể góp phần vào tình trạng ly hôn, có thể theo cách tích cực, vào thời điểm này.
    Một trong những điều tích cực tôi thấy về mãn kinh là phụ nữ đang loại bỏ những thứ không còn hợp lý trong cuộc sống của họ nữa. Họ không còn chịu đựng – như một xã hội, chúng ta có xu hướng gánh vác gánh nặng của mọi người và nhận lãnh công việc cảm xúc trong nhiều mối quan hệ. Gánh vác cả công việc tổ chức. Và tôi thấy, vì họ đang vật lộn quá nhiều để chỉ giữ cho bản thân không chìm xuống, họ có thể nhanh chóng nói, không, tôi không làm điều này nữa. Bạn cần phải tham gia vào bất kỳ mối quan hệ nào mà họ đang có. Bạn cần phải thực hiện phần trách nhiệm của mình trong đây. Tôi không thể làm tất cả các công việc tổ chức hoặc công việc cảm xúc. Tôi có một bệnh nhân là luật sư ly hôn, và cô ấy nói, tôi thực sự nghĩ rằng một phần trăm đáng kể trong các vụ ly hôn này là do mãn kinh, và hoặc họ đang ưu tiên những điều quan trọng với họ, hoặc họ không nhận được sự hỗ trợ mà họ cần.
    Làm thế nào chúng ta có thể cung cấp cho họ sự hỗ trợ mà họ cần? Tôi nghĩ việc nói về điều này là quan trọng. Tôi khuyến khích mọi bệnh nhân mà tôi có, tất cả những người theo dõi tôi trên mạng xã hội, hãy kể câu chuyện của bạn. Kể câu chuyện của bạn cho bất kỳ ai muốn lắng nghe. Kể cho các con gái của bạn. Kể cho các cháu gái. Kể cho các con trai. Kể cho những người thân yêu của bạn. Hãy làm cho điều này trở thành một phần bình thường trong cuộc trò chuyện để chúng ta có thể thấy điều đó đến. Chúng ta hiểu những gì có thể xảy ra, và không ai cảm thấy điên rồ và đơn độc khi họ trải qua điều này.
    Và sau đó chúng ta cần làm tốt hơn nhiều trong hệ thống y tế của chúng ta để cung cấp sự hỗ trợ cho những người phụ nữ này theo bất kỳ cách nào họ cần, cho dù đó là hormone, không phải hormone, hay liệu pháp hành vi nhận thức. Có rất nhiều điều chúng ta có thể làm. Không chỉ liệu pháp hormone không phải là tất cả cho mọi thứ. Chúng ta phải hỗ trợ toàn bộ bộ công cụ. Chúng ta phải ưu tiên giấc ngủ của mình, tập thể dục mà chúng ta cần, tập trung vào tập thể lực. Khi nhiều người trong thế hệ của tôi chưa bao giờ làm điều đó, chúng tôi tập trung vào thể dục nhịp điệu để trở nên gầy và nhỏ bé. Đã đến lúc trở nên mạnh mẽ. Khối lượng cơ bắp mà bạn có sẽ quyết định tuổi thọ và khả năng hoạt động của bạn khi bạn già đi. Và mãn kinh, sự mất đi estrogen và testosterone đang làm rạn nứt các đơn vị cơ bắp của chúng ta, dẫn đến loãng xương nữa.
    Tôi muốn đi qua cả bộ công cụ đó. Nhưng tôi cũng muốn, trước khi chúng ta tiến đến đó, hiểu tại sao phụ nữ đôi khi không giao tiếp rằng họ đang trải qua giai đoạn tiền mãn kinh hoặc mãn kinh. Điều đó là gì? Có phải có sự kỳ thị liên quan đến việc nói về nó không? Vâng, tôi nghĩ có sự xấu hổ và kỳ thị liên quan đến việc lão hóa, đặc biệt là với phụ nữ. Và sau đó bạn lại thêm vào đó sự mất mát của khả năng sinh sản. Trong lĩnh vực y tế, khi bạn nhìn vào quỹ tài trợ ở Mỹ cho các nghiên cứu, sức khỏe phụ nữ, tôi nghĩ là 55 tỷ đô la, Viện Y tế Quốc gia ở Mỹ cho tất cả các nghiên cứu. Và đó là ngoài những gì ngành dược đang tài trợ. Và sức khỏe phụ nữ chỉ nhận được khoảng 15 tỷ đô la. Và phần lớn trong số đó được chi cho việc mang thai, duy trì thai kỳ và các vấn đề sinh sản. Mãn kinh chỉ nhận được khoảng 15 triệu đô la. Chúa ơi. Vâng, nếu tôi làm toán đúng thì chỉ khoảng 0.03% trong tổng số… Chúng ta không quan trọng bằng khi còn có khả năng sinh sản sao? Cuộc sống của chúng ta không quan trọng sao? Điều đó thật vô lý với tôi. Khi mà chúng ta có thể can thiệp và giúp đỡ và mang đến cho những người phụ nữ này một cuộc sống dài hơn và chất lượng cuộc sống tốt hơn. Và có bao nhiêu phụ nữ như vậy? Tôi biết chúng ta đã nói về nó như một phần trăm trước đó, nhưng đó như là, tôi nghĩ trong cuốn sách của bạn, tôi đã đọc rằng nó là 1.2 tỷ phụ nữ vào cuối năm nay. Và có khoảng 47 triệu người mới bước vào loại giai đoạn tiền mãn kinh, hậu mãn kinh mỗi năm. 1.2 tỷ. Một tỷ, đúng không. Và có rất nhiều người trong số họ không có kiến thức trong tay, không biết xoay xở ra sao. Chúng tôi, bạn biết đấy, 85% đang vào văn phòng của nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe của họ để than phiền, “Giúp tôi,” và bị từ chối. Tôi ra về với nhiều câu hỏi hơn câu trả lời, và chỉ 10% là thậm chí có cuộc thảo luận về liệu pháp thay thế hormone.
    Và sau đó, nếu họ được cho thuốc, họ sẽ rất hoang mang vì sự hiểu lầm về Sáng kiến Sức khỏe Phụ nữ, họ bị thuyết phục rằng họ sẽ mắc ung thư. Và nghiên cứu đó đã hoàn toàn bị bóc tách và thu hồi. Chúng tôi có thông tin tốt đã được đưa ra từ nghiên cứu đó. Nhưng, bạn biết đấy, suy nghĩ rằng estrogen gây ra ung thư vú là điều tồi tệ nhất mà đã phát sinh từ nghiên cứu đó vì điều đó không đúng. Các tác động đến sức khỏe tâm thần cũng vậy. Tôi thực sự muốn đi sâu vào liệu pháp thay thế hormone và tất cả những điều đó. Nhưng các tác động đến sức khỏe tâm thần đối với phụ nữ, liệu chúng ta có thấy sự gia tăng trầm cảm và những hậu quả của trầm cảm, tôi đoán vậy? Trầm cảm, lo âu, lưỡng cực, toàn bộ phổ, ADHD. Vì vậy, chúng ta thấy hoặc có sự khởi phát mới hoặc sự trầm trọng hơn của bệnh. Vì vậy, tôi đang nói với các bệnh nhân của mình hoặc tôi đang nói với mọi người trên mạng xã hội, bạn có thể đã rất ổn với trầm cảm của bạn khi dùng SSRI. Đừng ngạc nhiên nếu nó không còn hiệu quả ở mức đó nữa. Bạn phải tăng liều. Vì vậy, hiện tại không ai đang khuyến nghị việc điều trị chính cho trầm cảm là thay thế estrogen. Nhưng chúng tôi biết từ các nghiên cứu rằng nó là một công cụ bổ sung rất mạnh mẽ và nó có thể ngăn ngừa trầm cảm khởi phát mới nếu bạn bắt đầu trong thời kỳ tiền mãn kinh. Những phụ nữ bắt đầu liệu pháp hormone trong thời kỳ tiền mãn kinh có tỷ lệ khởi phát trầm cảm mới thấp hơn trong thời kỳ mãn kinh. Tự sát? Vì vậy, tôi đã xem xét những con số này và COVID làm biến dạng một chút vì chúng tôi đã thấy tỷ lệ tự sát tăng lên. Nhưng chúng tôi chắc chắn thấy sự gia tăng, đặc biệt là ở phụ nữ da trắng, không nhiều ở phụ nữ da màu ở Mỹ, trong khoảng thời gian tiền mãn kinh và mãn kinh. Viêm, viêm là gì? Chắc chắn. Vì vậy, viêm có viêm mãn tính và viêm cấp tính. Viêm cấp tính là điều chúng ta cần để sống. Đó là phản ứng của cơ thể đối với một tác nhân ngoại lai cơ bản hoặc một chấn thương hoặc một căn bệnh. Vì vậy, bạn bị trẹo mắt cá chân, đúng không? Và vì vậy, chúng ta làm tổn thương mô đó. Những dấu vết hóa học này được phát tán từ mô bị thương, điều này cơ bản báo cho hệ thống miễn dịch của chúng ta, gửi máu theo hướng đó, gửi các tế bào trắng và tế bào đỏ, và tất cả các tế bào sẽ chiến đấu và chữa lành điều này. Bạn sẽ bị sưng, bạn sẽ có cảm giác đau. Điều đó sẽ giữ bạn tránh xa khớp đó để nó có thể chữa lành, đúng không? Vì vậy, viêm cấp tính cũng xảy ra khi chúng ta bị virus và các bệnh khác. Viêm mãn tính là loại viêm thấp mà diễn ra ngầm, không chú ý đến. Vì vậy, bệnh tự miễn là rất nhiều viêm mãn tính, nhưng chúng tôi cũng thấy chính sự lão hóa. Chúng ta không thể thay đổi thực tế là chúng ta đang lão hóa, nhưng mãn kinh làm gia tăng đáng kể lượng viêm mãn tính mà một phụ nữ sẽ trải qua, chỉ dựa trên sự thiếu estrogen và testosterone trong cơ thể của cô ấy. Tôi đang cố gắng tìm ra lý do tại sao sự thiếu estrogen và sự giảm estrogen gây ra viêm. Vì vậy, hóa ra estrogen là một hormone chống viêm rất mạnh mẽ. Vì vậy, chúng ta giống như gỡ bỏ cái chăn bảo vệ đó. Và bây giờ bạn đang lão hóa nhanh hơn vì điều đó. Được rồi. Vì vậy, chúng ta cần phải đảm bảo rằng chúng ta giảm thiểu viêm bằng bất kỳ cách nào cần thiết. Và đó là một trong những thành phần của chế độ ăn uống Galveston, dinh dưỡng chống viêm. Nếu tôi muốn có một chế độ ăn ít viêm, bạn đã nói đến đường. Có điều gì khác mà tôi cần chú ý hoặc tránh hoặc chọn trong siêu thị không? Chắc chắn. Vì vậy, tôi cố gắng dạy các nguyên tắc dưới hình thức, hãy thêm những thứ vào thay vì hạn chế vì sau đó chúng ta sẽ mắc phải rối loạn ăn uống. Và vì vậy, theo dõi lượng đường bổ sung của bạn, giữ cho chúng dưới 25, nhưng chất xơ. Và đó là một điều mà hầu hết mọi người không chú ý đến. Bạn đang nhận được bao nhiêu chất xơ trong chế độ ăn uống hàng ngày? Và hầu hết phụ nữ đang nhận khoảng 12 gram một ngày. Và mức tối thiểu chúng tôi nên nhận là 25. Vitamin D cũng là một điều rất quan trọng. Khoảng 85% bệnh nhân của tôi và phụ nữ trong giai đoạn mãn kinh đang thiếu vitamin D, không chỉ là thấp, mà là thiếu. Chúng tôi đang bảo vệ làn da của mình chống lại tổn thương từ ánh nắng mặt trời, tất nhiên. Chúng tôi ở trong nhà nhiều hơn, chúng tôi luôn trên màn hình của mình, nhưng chúng tôi cũng đang thay đổi ruột của mình và khả năng hấp thụ vitamin D của chúng tôi đang giảm. Vì vậy, hãy đảm bảo rằng bạn kiểm tra mức vitamin D của mình thường xuyên và bổ sung khi cần hoặc ăn các thực phẩm giàu vitamin D, đó là một điều khác. Và vitamin D có giảm viêm không? Có. Vì vậy, vitamin D không chỉ là một vitamin, mà còn là một hormone và nó có nhiều chức năng trong cơ thể. Và vì vậy, sự thiếu hụt vitamin D được liên kết với rất nhiều bệnh mãn tính. Bạn có khả năng bị tăng huyết áp, tiểu đường, đột quỵ, bạn biết đấy, tất cả bảy nguyên nhân hàng đầu gây tử vong ở phụ nữ. Và vì vậy, giữ gìn những điều đó, nó cũng liên quan đến sức khỏe tâm thần, bạn biết đấy, có rất nhiều thụ thể vitamin D trong não. Vì vậy, điều đầu tiên tôi làm là kiểm tra mức vitamin D của các bệnh nhân khi họ đến. Rất nhiều bác sĩ y học hoặc dinh dưỡng mà tôi đã nói chuyện trong chương trình này đã nói về chất xơ, đặc biệt là trong khoảng sáu tháng qua. Bạn biết đấy, mọi người trước đây thường nói nhiều về protein và tất cả những điều này. Nhưng vì lý do nào đó, mọi người dường như đột nhiên nói về chất xơ. Vì vậy, chất xơ có rất nhiều công dụng cho chúng ta. Nó làm chậm quá trình hấp thụ glucose vào dòng máu. Vì vậy, điều đó giữ cho các mức insulin của chúng ta thấp hơn theo thời gian. Nó nuôi dưỡng hệ vi sinh đường ruột của chúng ta, chất xơ hòa tan. Vì vậy, có hai loại chất xơ. Có chất xơ hòa tan và không hòa tan. Vì vậy, chất xơ không hòa tan là cái mà bạn thấy cặn lắng xuống đáy khi bạn khuấy một loại thực phẩm bổ sung chất xơ. Đó là chất xơ không hòa tan. Đó là điều giúp kéo nước vào ruột và giúp di chuyển mọi thứ nhanh hơn qua đại tràng. Chất xơ hòa tan thì hòa tan trong nước. Đó là phần đục. Đó là thực phẩm cho hệ vi sinh đường ruột của chúng ta. Đó là prebiotic.
    Bạn không cần prebiotic nếu bạn nhận đủ chất xơ trong chế độ ăn hàng ngày. Việc giữ cho hệ vi sinh đường ruột được cung cấp dinh dưỡng, khỏe mạnh và hạnh phúc sẽ mang lại rất nhiều lợi ích. Dữ liệu liên quan đến hệ vi sinh đường ruột đang bùng nổ trong thế giới nghiên cứu hiện nay về cách giữ cho nó khỏe mạnh và các hệ cơ quan mà nó ảnh hưởng. Các vi khuẩn trong ruột của chúng ta tạo ra những chất gọi là oxybutyrate, sau đó được hấp thụ vào máu. Những người có mức oxybutyrate cao thực sự khỏe mạnh hơn và có ít bệnh động mạch vành, ít sa sút trí tuệ, ít mọi thứ hơn. Vì vậy, thực sự dinh dưỡng, khi tôi nói về bộ công cụ thời kỳ mãn kinh, liệu pháp hormone chỉ là một phần rất nhỏ của câu đố. Nhưng dinh dưỡng luôn nên được đặt lên hàng đầu. Không quan trọng bạn dùng bao nhiêu hormone, nếu bạn không đáp ứng đủ nhu cầu dinh dưỡng của mình như bạn nên.
    Vậy những loại thực phẩm giàu chất xơ nào có mặt tại mọi siêu thị? Bơ, hạt chia, các loại hạt, quả mọng, rau họ cải, những thứ giòn giòn, đó là chất xơ. Các loại táo giòn cũng thế. Có rất nhiều. Bạn không tìm thấy nhiều chất xơ trong thịt nạc hay bất kỳ thứ gì khác. Vì vậy, nó sẽ đến từ trái cây, rau củ, hạt và các loại hạt. Măng tây, cà chua, rau bina, cần tây. Măng tây, cần tây, đúng rồi. Cà chua thì không nhiều lắm. Cứ nghĩ đến những thứ mà bạn biết, độ giòn thường đến từ chất xơ.
    Được rồi, nhịn ăn. Tôi là một người hâm mộ phương pháp này. Nó không dành cho tất cả mọi người. Đây không phải là cách tốt nhất để giảm cân. Dữ liệu về giảm cân là rất mâu thuẫn. Bạn có thể ăn rất nhiều thứ làm mất đi lợi ích của việc nhịn ăn trong khoảng thời gian ăn uống của bạn nếu bạn không cẩn thận. Tuy nhiên, có dữ liệu tốt về viêm thần kinh và nhịn ăn cũng như viêm toàn thân và nhịn ăn. Vì vậy, tôi khuyên bạn nên nhịn ăn để có lợi ích chống viêm toàn thân. Chúng tôi cũng thấy mức insulin tổng thể giảm đáng kể từ việc nhịn ăn. Có rất nhiều loại nhịn ăn mà mọi người thường nói đến. Khi tôi dạy nhịn ăn cho học sinh hoặc bệnh nhân của mình, tôi khuyên họ sử dụng phương pháp 16/8. Đó là 16 giờ nhịn ăn liên tục, theo sau là khoảng thời gian ăn uống 8 giờ. Thời gian nhịn ăn này có thể được điều chỉnh cho phù hợp với từng người. Một số người làm rất tốt với 14 giờ nhịn ăn, hay 15 giờ. 16 giờ chỉ là một điều để hướng tới. Và nếu ai đó đang cân nhắc việc đưa việc nhịn ăn vào cuộc sống của họ, hãy cho bản thân một thử nghiệm khoảng 6 tuần. Đừng chỉ cố gắng nhịn 16 giờ mà chưa từng làm trước đó. Cơ thể bạn sẽ thích nghi.
    Vì vậy, lời khuyên mà tôi nhận được và những gì tôi làm và dạy bây giờ, trước kia tôi thường kết thúc thời gian nhịn ăn vào khoảng 6 giờ sáng trước khi tập thể dục. Tôi đã kéo thời gian đó đến 6 giờ 15 phút. Và tôi đã làm như vậy trong khoảng 3 hoặc 4 ngày cho đến khi cảm thấy bình thường, tự nhiên. Tôi không thấy đói. Sau đó, tôi kéo thời gian đến 6 giờ 30. Và rồi tôi cứ kéo dài thêm khoảng thời gian đó ra từng 15 phút trong suốt vài tuần. Và đến tuần thứ 5, tôi nhớ ngồi tại bàn làm việc với bữa trưa đã sẵn sàng. Lúc đó tôi vẫn đang ở bệnh viện và nghĩ, ôi chúa ơi, tôi đã làm được. Đến giờ trưa và tôi không cảm thấy tồi tệ. Bạn biết đấy, tôi đã từ từ để cơ thể thích nghi và điều chỉnh. Và rồi tôi đã bắt đầu nhịn ăn, thật sự, từ năm 2015, có lẽ là 2014. Và đó đã trở thành một phần tự nhiên trong cuộc sống của tôi. Tôi thậm chí không còn nghĩ đến nó nữa.
    Bạn đã nhận thấy bất kỳ tác dụng nào từ việc đó chưa? Bạn biết đấy, tôi làm rất nhiều việc. Vâng, thật khó để nói. Vì vậy thật khó để nhận ra. Nhưng ban đầu tôi thấy khi nhịn ăn, sự rõ ràng trong suy nghĩ của tôi tốt hơn nhiều. Tôi hoàn thành được nhiều công việc hơn khi tôi thực hiện nghiên cứu tốt nhất. Đó là lúc tôi giao tiếp tốt nhất với những người theo dõi mình vào buổi sáng. Nếu bạn theo dõi tôi trên mạng xã hội, bạn sẽ thấy tôi thường xuyên mặc đồ ngủ với một tách cà phê trong khi chuẩn bị đi làm, vì tôi rất hào hứng với điều gì đó mà tôi đã học được và muốn chia sẻ với mọi người. Vì vậy, tôi nhận thấy rằng một khi tôi phá vỡ thời gian nhịn ăn, các synapse có xu hướng không hoạt động nhanh như trước.
    Tôi đã suy ngẫm về điều này qua lăng kính tiến hóa, vì sao việc nhịn ăn là hợp lý và vì sao câu chuyện rằng chúng ta nên ăn sáng, ăn trưa và ăn tối, có thể là bữa sáng vào lúc bảy giờ, là một cấu trúc xã hội. Thực sự không có nhiều khoa học đứng vững ở đây. Bây giờ, có những con người sẽ làm tốt hơn bằng cách ăn nhiều bữa hơn thường xuyên. Chính vì vậy mà tôi nói nhịn ăn không dành cho tất cả mọi người, đặc biệt là nếu nó kích hoạt một rối loạn ăn uống. Nếu bạn bị tiểu đường hoặc hạ đường huyết, nhịn ăn có thể không phù hợp với bạn, nhưng hầu hết mọi người có thể làm được nó một cách thành công. Vì vậy, tôi thực sự khuyến khích mọi người hãy thử nghiệm với nó và xem họ cảm thấy thế nào.
    Tôi thường cố gắng suy nghĩ qua một khung tiến hóa. Tôi đã nghĩ về cách mà trong quá khứ của chúng ta như những thợ săn hái lượm, bữa ăn không phải lúc nào cũng có sẵn. Vâng. Chúng ta cần một bộ não thật sự tập trung để đi săn. Điều này giải thích tại sao khi chúng ta đói, não của chúng ta hoạt động tốt hơn. Dường như có nhiều hơn, tôi không biết, oxy hoặc chất dinh dưỡng trong não. Não có xu hướng hoạt động tốt hơn khi sử dụng cetone làm nhiên liệu hơn là glucose. Glucose là nhiên liệu ưa thích trong cơ thể, bạn biết đấy. Nhưng khi họ tiến hành các nghiên cứu, đó là các nghiên cứu trên động vật. Vì vậy hãy coi điều này như một thông tin tham khảo. Bạn biết đấy, và trong các mê cung, các động vật thường vượt qua mê cung nhanh hơn và học hỏi nhanh hơn khi chúng nhịn ăn thay vì sau khi được cho ăn. Chúng hơi lười hơn. Bạn cũng có thể sử dụng cetone như một nguồn năng lượng nếu bạn sử dụng chế độ ăn kiêng keto. Bạn có thể, bạn có thể. Nhưng tôi nghĩ, khi Mattson và các nhà nghiên cứu đó thực hiện nghiên cứu của họ về bệnh Alzheimer và sa sút trí tuệ, không có chế độ ăn keto nào cả. Họ chỉ biết rằng người ta đang sử dụng cetone làm nhiên liệu, đó là một quá trình tự nhiên bình thường. Chúng ta ngủ.
    Và vì vậy, chúng ta tiêu thụ glucose trong dòng máu, rồi sau đó chúng ta đốt cháy những gì có trong gan và, bạn biết đấy, gluconeogenesis. Sau đó, cơ thể sẽ chuyển sang đốt cháy mỡ để làm năng lượng. Và hiện có những người thích sử dụng ketone ngoại sinh. Tôi chưa bao giờ thử nghiệm với điều đó. Tôi không có tài liệu nào hỗ trợ cho việc sử dụng đó trong thời kỳ mãn kinh. Thành phần thứ ba của chế độ ăn Galveston là ý tưởng về việc tập trung vào nhiên liệu. Đúng vậy. Điều này liên quan đến thực phẩm. Chúng ta đang xem xét các chất dinh dưỡng vĩ mô và vi mô. Vì vậy, tôi thực sự tập trung vào chất xơ, vitamin D, magie và những thứ mà chúng ta có xu hướng thiếu hụt, đặc biệt là trong thời kỳ mãn kinh. Tôi đang cố gắng làm nổi bật những điều đó để đảm bảo rằng thay vì đếm calo, hãy xem bạn nhận được bao nhiêu vitamin D mỗi ngày. Hãy xem bạn nhận được bao nhiêu chất xơ mỗi ngày. Và có tỷ lệ nào của các loại thực phẩm mà chúng ta nên có không về mặt protein? Tôi ban đầu phát triển chế độ ăn Galveston cho việc giảm cân, nhưng nếu tôi phải viết lại, tôi sẽ đẩy mạnh chất béo, tức là các loại chất béo lành mạnh, giảm carbohydrate và khoảng 20% protein. Nhưng tôi nghĩ nếu làm lại, theo cách tôi đang tư vấn cho bệnh nhân bây giờ, tôi sẽ tăng cường protein lên nhiều hơn. Những gì tôi đã học được từ khi cuốn sách đó được viết là lượng protein hấp thụ cực kỳ quan trọng để duy trì khối lượng cơ bắp. Tôi cũng nói rất nhiều về creatine và có một số nghiên cứu đẹp về điều này ở những người lớn tuổi, từ 65 tuổi trở lên, mà tôi hiện tại cách đó 9 năm. Và do đó, việc bổ sung creatine, chỉ riêng việc bổ sung creatine, bên cạnh việc tập tạ, đang cho thấy những lợi ích lớn hơn cho bệnh nhân mãn kinh và sau mãn kinh. Lợi ích lớn hơn về khối lượng cơ bắp và sức mạnh. Vâng, tôi định hỏi bạn về điểm cuối cùng liên quan đến khối lượng cơ bắp này. Tại sao khối lượng cơ bắp lại quan trọng trong cuộc trò chuyện này? Những gì chúng ta biết trong thời kỳ mãn kinh là, bạn biết đấy, quá trình lão hóa kết hợp với mãn kinh, chúng ta thấy sự mất mát khối lượng cơ bắp một cách đáng kể trong quá trình mãn kinh. Trong 10 năm đầu của thời kỳ mãn kinh, chúng ta có thể mất tới 10, đôi khi 15% khối lượng cơ bắp của mình. Và khối lượng cơ bắp này sẽ xác định khả năng kháng insulin với đường. Vì vậy, khả năng kháng insulin của bạn thực sự liên quan đến khối lượng cơ bắp, khả năng hoạt động của bạn, khả năng phục hồi sau khi ngã. Và điều khác là điều mà hầu hết mọi người không hiểu là đơn vị cơ xương hoạt động như một thể thống nhất. Khi chúng ta có khối lượng cơ bắp thấp, bạn đang làm tăng nguy cơ loãng xương của mình một cách đáng kể. Bây giờ, có thể bạn sẽ sốc, nhưng 50% phụ nữ sẽ bị gãy xương do loãng xương trước khi họ chết. Và điều này gần như hoàn toàn có thể phòng ngừa. Gãy xương do loãng xương là gì? Loãng xương là khi chúng ta mất mật độ của xương do. Estrogen, vì vậy trong suốt cuộc đời, chúng ta tái tạo lại xương của mình, phải không? Chúng ta phân hủy xương và hình thành xương mới. Và như vậy, chúng ta đạt đến mật độ xương tối đa như phụ nữ ở khoảng 35 tuổi. Rồi sau đó, nó bắt đầu giảm dần trong quá trình lão hóa. Và khi chúng ta bước vào giai đoạn mãn kinh, sự mất mát xương diễn ra mạnh mẽ, chúng ta thấy sự mất xương khổng lồ. Vì vậy, sự mất xương này làm cho xương yếu hơn và có khả năng gãy khi chúng ta ngã. Và nếu bạn bị ngã và gãy xương hông trong thời kỳ mãn kinh, 30% phụ nữ có phẫu thuật sẽ chết trong năm đầu tiên. 70% sẽ chết mà không có phẫu thuật. Và năm đó đầy rẫy những cơn đau khủng khiếp và không thể di chuyển và thật sự, thật sự là những người rất khổ sở. Và rất nhiều điều này hoàn toàn có thể phòng ngừa. Thực hiện liệu pháp hormone, tập thể dục đầy đủ, thực hiện tập luyện kháng lực, ăn đủ protein, thêm creatine, đảm bảo bạn có đủ vitamin D sẽ rất quan trọng trong việc bảo vệ cộng đồng của tôi khỏi điều này khi chúng ta già đi. Chúng ta có thể ngăn ngừa phần lớn điều này. Tôi muốn nói cụ thể về liệu pháp thay thế hormone mà bạn đã đề cập. Có, bạn cũng đã nhắc đến một nghiên cứu trước đó khiến nhiều người cảm thấy lo lắng. Vâng, sáng kiến sức khỏe phụ nữ. Vâng. Và nghiên cứu đó gợi ý rằng có sự gia tăng nguy cơ ung thư vú nếu ai đó thực hiện liệu pháp thay thế hormone. Vậy hãy phân tích nó. Ban đầu, nghiên cứu được thiết kế để xem liệu chúng ta biết từ các nghiên cứu quan sát, liệu liệu pháp thay thế hormone có thực sự bảo vệ cho bệnh tim mạch không? Đó chính là chức năng của nghiên cứu ở những phụ nữ dùng liệu pháp này so với những người không dùng. Chúng ta đã biết từ các nghiên cứu quan sát rằng, vâng, họ có risk chết do bệnh tim mạch và tử vong do mọi nguyên nhân thấp hơn rất nhiều, có nghĩa là tử vong do nhiều nguyên nhân, cũng như bệnh tim mạch chính nó, đúng không, bệnh tim mạch xơ vữa. Nhưng đó là nghiên cứu quan sát. Cách để chứng minh những điều này là thực hiện một nghiên cứu kiểm soát ngẫu nhiên so với giả dược. Vì vậy, cuối cùng, cuối cùng, vào năm 1998, phụ nữ đã nhận được tài trợ. Như có một người phụ nữ mới đứng đầu Viện Y tế Quốc gia. Họ đã tài trợ cho nghiên cứu này. Điều này thật thú vị. Phụ nữ đã xếp hàng đông đảo để đăng ký tham gia. Nhưng vì mục tiêu cuối cùng là chứng minh liệu nó có bảo vệ bệnh tim mạch hay không, độ tuổi trung bình của bệnh nhân là 63 tuổi. Vì vậy, họ có thể thấy liệu điều này có ảnh hưởng đến bệnh tim mạch không, bởi vì phụ nữ thường có nguy cơ này trong độ tuổi 60 và 70, phải không? Vì vậy, họ đã tuyển dụng, họ phát triển hai nhóm. Chúng tôi có phụ nữ có tử cung và phụ nữ không có tử cung, những phụ nữ đã cắt bỏ tử cung hoặc sinh ra không có tử cung. Vì vậy, mỗi nhóm có một nhóm giả dược và một nhóm điều trị. Khi không có tử cung, bạn không cần thiết phải có progesterone. Khi bạn có tử cung, việc cung cấp progesterone cho người phụ nữ là cần thiết, hoặc progestin cũng vậy, để bảo vệ lớp niêm mạc tử cung khỏi estrogen. Estrogen đơn thuần có thể gây ra ung thư nội mạc tử cung, nhưng chúng ta có thể ngăn chặn điều đó bằng cách cung cấp progesterone cho cô ấy.
    Bạn đang theo dõi tôi chứ?
    Vậy chúng ta có một nhóm chỉ dùng estrogen và một nhóm vừa dùng estrogen vừa dùng progesterone, và mỗi nhóm đều có một loại giả dược. Vậy là chúng ta bắt đầu thôi. Hãy uống thuốc, hãy uống giả dược, và bắt đầu đo lường. Những gì họ thấy ở nhóm estrogen cộng với progesterone sau hai năm là nguy cơ ung thư vú tăng rất nhẹ so với giả dược. Giờ bạn phải hiểu có sự khác biệt giữa nguy cơ tuyệt đối và nguy cơ tương đối. Nguy cơ tương đối tăng từ đó, nguy cơ tuyệt đối từ bốn trên một ngàn phụ nữ mỗi năm tăng lên năm trên một ngàn phụ nữ mỗi năm. Vì vậy, một trên một ngàn phụ nữ được điều trị ở nhóm estrogen và progesterone phát triển ung thư vú so với nhóm giả dược. Đó là sự gia tăng nguy cơ tương đối 25%. Và đó là thống kê đã khiến cả thế giới nổi sóng. Các nhà nghiên cứu đã tổ chức một cuộc họp báo lớn tại Khách sạn Watergate ở D.C. Mọi hãng tin lớn, đây là trước thời đại internet, đã thông báo rằng estrogen gây ra ung thư vú. Giờ hãy nhớ rằng, những người phụ nữ này đang sử dụng estrogen cộng với progestin, còn gọi là provera. Nhóm chỉ dùng estrogen tiếp tục trong vài năm nữa, vì những phụ nữ chỉ dùng estrogen, không chỉ họ không thấy tăng nguy cơ ung thư vú mà họ còn có, tôi nghĩ là giảm 20% nguy cơ ung thư vú. Những di sản về nguy cơ tương đối. Và tỷ lệ tử vong tương đối đã giảm 40%. Vì vậy, chúng tôi nghĩ rằng estrogen nuôi dưỡng tế bào ung thư vú, nhưng không gây ra ung thư vú. Chúng ta có mức estrogen cao nhất là trong thai kỳ, và việc chẩn đoán ung thư vú là rất hiếm. Một tế bào vú khỏe mạnh có các thụ thể estrogen. Và tất cả những gì có nghĩa là thụ thể estrogen dương tính là rằng, tế bào ung thư vú đó đã chuyển từ khỏe mạnh thành ung thư thông qua một đột biến, nhưng vẫn giữ lại các thụ thể estrogen của nó. Và vì vậy chúng ta có thể sử dụng những thụ thể đó để chống lại tế bào ung thư nhằm điều trị ung thư vú. Nghiên cứu đó đã bị rút lại, nhiều nghiên cứu đã được thực hiện, nhưng như toàn bộ tư duy vẫn chưa thay đổi. Bản thân tôi, với tư cách là một bác sĩ sản phụ khoa, vẫn là liều thấp nhất trong thời gian ngắn nhất, và chỉ với những phụ nữ mà hoàn toàn không có gì khác giúp ích cho cơn bốc hỏa của họ. Thời kỳ mãn kinh được định nghĩa bởi các triệu chứng vận mạch. Đó là tất cả. Bạn biết đấy, estrogen âm đạo, chỉ là đưa estrogen vào địa phương trong âm đạo. Vì vậy, một trong những điều lớn nhất mà chúng tôi thấy ở rất nhiều bệnh nhân, hơn 50%, là một cái gì đó chúng tôi gọi là hội chứng tiết niệu sinh dục của thời kỳ mãn kinh. Và đó là bàng quang, âm đạo, và tất cả các mô ở giữa đều có nhiều thụ thể estrogen. Và khi chúng tôi lấy estrogen đi, mô đó trở nên rất mỏng. Chúng tôi mất tính đàn hồi. Chúng tôi thấy các nhiễm trùng đường tiểu tái phát. Phương pháp điều trị có khả năng nhất để giúp một phụ nữ trong thời kỳ mãn kinh với các nhiễm trùng đường tiểu tái phát, điều này là nguyên nhân chính gây tử vong cho phụ nữ, là estrogen âm đạo. Và nó an toàn cho mọi người, ngay cả với ung thư vú. Và vì vậy, ngay cả tùy chọn đó cũng bị loại bỏ cho rất nhiều phụ nữ đang chịu đựng vô ích với những cuộc giao hợp đau đớn, khô rát, bạn biết đấy, nhiễm trùng đường tiểu tái phát. Và đó chỉ là một điều đơn giản để giúp một người phụ nữ và khắc phục. Họ không được đưa ra lựa chọn điều trị đó. Estrogen âm đạo có phải là hình thức duy nhất để cung cấp estrogen không? Vậy chúng tôi có, không. Khi chúng ta xem xét liệu pháp thay thế hormone, chúng tôi có, hoặc bất kỳ loại thuốc nào mà chúng tôi có, như steroid là cách tốt để nghĩ về điều đó. Giả sử bạn bị phát ban và bạn đến hiệu thuốc của mình và bạn nhận một loại kem cortisone, đó là liệu pháp tại chỗ, đúng không? Vậy estrogen âm đạo, kem, có các viên thuốc, có nhiều cách khác nhau để đưa nó vào âm đạo. Nhưng đó được coi là liệu pháp tại chỗ. Nó không được hấp thụ hệ thống. Chúng tôi chỉ đang điều trị nó một cách tạm thời. Liệu pháp toàn thân là khi nó điều trị mọi thứ, não, xương, tiết niệu, bạn biết đấy, từ trong ra ngoài. Vì vậy, bạn có thể uống. Có các loại kem, miếng dán, vòng, các viên nén hiện có. Có nhiều cách để đưa loại thuốc này vào cơ thể của bạn. Vậy hình thức phổ biến nhất để cung cấp, cung cấp liệu pháp thay thế hormone là gì? Vậy điều đó phụ thuộc vào quốc gia. Vậy ở Vương quốc Anh, nó thường là gel hoặc kem, đây là nơi hầu hết các bác sĩ đa khoa, nếu bạn có thể tìm được một người, sẽ tuân theo hướng dẫn và kê đơn. Tôi nghĩ đây là lựa chọn dược lý dễ dàng nhất để có ở Vương quốc Anh. Ở Mỹ, nó thường là miếng dán cho hình thức không uống. Chúng tôi cũng có các viên thuốc có sẵn. Có một điều cần lưu ý với viên thuốc estrogen. Có một điều gì đó mỗi khi chúng ta tiêu thụ bất kỳ thứ gì, thực phẩm, thuốc, đi vào dạ dày của chúng ta, vào ruột, và sau đó được thu nhận bởi tuần hoàn tĩnh mạch cửa, gan. Vì vậy, tĩnh mạch cửa đi thẳng đến gan để xử lý. Và khi lượng estrogen hoặc testosterone tăng mạnh gặp gan, chúng ta thấy một số vấn đề. Đối với testosterone, đó là độc tính trên gan. Còn đối với estrogen, chúng ta thấy sự gia tăng yếu tố đông máu của chúng ta. Vì vậy, bạn sẽ thấy rất nhiều phụ nữ sợ hãi về liệu pháp hormone vì nguy cơ tiềm tàng này về cục máu đông mà hoặc có nguy cơ di truyền về cục máu đông hoặc một gen nào đó, hoặc họ đã từng có cục máu đông trong quá khứ. Nhưng nếu họ tránh estrogen dạng uống và chọn hình thức không uống, như miếng dán hoặc vòng hoặc thậm chí viên nén, thì chúng ta bỏ qua gan. Và chúng ta không có nguy cơ đông máu gia tăng. – Có bất kỳ tác dụng phụ nào khác không? Bạn biết đấy, trong cuộc sống, không có gì là– – Tất nhiên, có. Và vì vậy estrogen, vì vậy chúng ta phải xem xét từng trường hợp. Khi chúng ta xem xét liệu pháp thay thế hormone, chúng ta có estrogen, chúng ta có androgen, đó sẽ là testosterone, DHEA và estrogen dione. Và sau đó chúng ta có progesterone, là dạng progesterone sinh học. Có các progestin tổng hợp có sẵn, nhưng tôi thường chỉ kê đơn progesterone. Và vì vậy mỗi loại đều có vấn đề có thể xảy ra. Với estrogen, bạn có thể thấy đau đầu. Đó là một dấu hiệu đỏ cho chúng tôi.
    Chúng tôi lo lắng.
    Bạn có thể thấy chứng đau nửa đầu trở nên tồi tệ hơn.
    Vì vậy, đó là những bệnh nhân bạn phải thật cẩn thận,
    sử dụng liều thấp.
    Bạn có thể thấy những điều không thể giải thích được.
    Khoảng 40% bệnh nhân đang điều trị hormone mãn kinh
    sẽ có hiện tượng chảy máu âm đạo.
    Điều đó không có nghĩa là kỳ kinh.
    Chúng tôi không đánh thức buồng trứng của bạn lên, chúng đã biến mất.
    Chúng tôi chỉ đang kích thích mô
    trong lớp niêm mạc của tử cung và nó đang chảy một chút máu.
    Thường thì điều đó có tính tự giới hạn.
    Nó có thể tự hết.
    Nếu nó kéo dài qua vài tháng,
    chúng tôi sẽ siêu âm để đảm bảo
    chúng tôi không bỏ lỡ một polyp hoặc cái gì đó ở đó.
    Nhưng đó là một trong những điều tôi sẽ cảnh báo bệnh nhân của mình.
    Vì vậy, những điều tôi lo lắng, đau đầu,
    một số phụ nữ, tùy thuộc vào công thức.
    Đối với miếng dán, nó có một lớp keo
    để dính vào da của bạn.
    Và có lẽ khoảng 10% phụ nữ
    sẽ có một loại phản ứng dị ứng với lớp keo.
    Vì vậy, chúng tôi phải tìm kiếm các dạng thay thế.
    Thật may mắn, có nhiều dạng trên thị trường.
    Đối với bệnh nhân, chúng tôi phải thử và sai
    để tìm ra không chỉ công thức nào
    sẽ hoạt động tốt nhất cho cô ấy,
    mà còn liều lượng nào sẽ hoạt động tốt nhất cho cô ấy.
    Vì vậy, nếu tôi là một người phụ nữ mãn kinh
    và tôi đến gặp bạn và nói rằng tôi cần giúp đỡ,
    bạn sẽ làm gì, tôi có nghĩa là, bạn chắc hẳn nhận được hàng ngàn tin nhắn như vậy.
    Có thể hàng ngàn tin nhắn mỗi tuần.
    Và, bạn biết đấy, tôi đã bước vào phòng khám của bạn.
    Bạn sẽ bắt đầu từ đâu với tôi?
    Vì vậy, tôi bắt đầu bằng việc để bạn kể câu chuyện của mình.
    Tôi kể câu chuyện của mình và đó là một câu chuyện điển hình mà bạn thường nghe.
    Đúng, đúng vậy.
    Điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?
    Triệu chứng.
    Vì vậy, tôi sẽ, chúng tôi sẽ làm xét nghiệm máu.
    Đôi khi tôi lấy hormone để xem nếu,
    nếu tôi không rõ cô ấy đang ở giai đoạn nào trong hành trình của mình,
    tôi có thể làm xét nghiệm máu để giúp tôi xác định
    nếu cô ấy đang tiền mãn kinh hay sau mãn kinh,
    đặc biệt nếu cô ấy đã từng phẫu thuật cắt bỏ tử cung.
    Tôi sẽ làm nhiều xét nghiệm máu liên quan đến việc kiểm tra tuyến giáp của cô ấy.
    Nhiều thứ trông giống như mãn kinh, đúng không?
    Vì vậy, bạn biết đấy, mệt mỏi và đổ mồ hôi ban đêm.
    Điều đó có thể là suy giáp, tăng cân, suy giáp,
    bệnh tự miễn, tất cả bệnh viêm khớp dạng thấp này.
    Tôi muốn đảm bảo rằng tôi không bỏ lỡ điều gì khác
    trông rất giống như tiền mãn kinh.
    Vì vậy, tôi đang thực hiện xét nghiệm máu xung quanh những thiếu hụt dinh dưỡng đó,
    vitamin D, các xét nghiệm cơ bản cho số lượng máu của cô ấy
    và các điện giải của cô ấy.
    Tôi đang thực hiện toàn bộ xét nghiệm, được không?
    Nhưng sau đó tôi bắt đầu điều trị ngay lập tức.
    Vì vậy, chúng tôi có một cuộc thảo luận về sức khỏe tình dục của cô ấy.
    Cô ấy có đang gặp khó khăn với mong muốn không?
    Sau đó, chúng tôi sẽ có một cuộc thảo luận về testosterone.
    Vì vậy, tôi đang gặp khó khăn.
    Tôi cảm thấy không còn mong muốn nữa.
    Được rồi, điều này rất phổ biến.
    Vì vậy, khi chúng tôi nói về chức năng tình dục của phụ nữ,
    có khoảng năm lý do tại sao một phụ nữ lại bị khó chịu
    hoặc không hạnh phúc, được không?
    Một là rối loạn trong mối quan hệ.
    Và không có loại thuốc nào thực sự giúp ích cho điều đó.
    Vì vậy, chúng tôi muốn đảm bảo rằng cô ấy đang ở trong một mối quan hệ tốt
    với bạn đời hỗ trợ, tất cả những điều đó.
    Vì vậy, chúng tôi có một cuộc thảo luận về điều đó.
    Sau đó là rối loạn hưng phấn,
    đó là lý do mà hầu hết đàn ông được điều trị khi họ nói về các vấn đề ham muốn.
    Thực ra không có gì sai cả.
    Họ đang cố gắng duy trì sự cương cứng.
    Vì vậy, chúng tôi sử dụng Viagra và các loại thuốc tương tự cho điều đó.
    Vì vậy, nếu một phụ nữ có rối loạn hưng phấn,
    Viagra âm đạo có thể hữu ích cho điều đó.
    Vì vậy, chúng tôi nói về điều đó.
    Chúng tôi nói về các rối loạn cực khoái.
    Một số phụ nữ có khoảng 10% phụ nữ
    sẽ không bao giờ đạt cực khoái trong đời.
    Hãy tưởng tượng nếu 10% đàn ông gặp phải điều đó.
    Tôi nghĩ đó sẽ là một tình huống khẩn cấp quốc gia.
    Tôi nghĩ rằng sẽ có thể, bạn biết đấy,
    chúng tôi sẽ chuyển hướng ngân sách quân sự ở Mỹ để khắc phục điều này.
    Và đó chỉ là điều mà chúng tôi không nói đến hoặc cung cấp nhiều sự giúp đỡ.
    Vì vậy, điều đó để lại mong muốn.
    Vì vậy, hầu hết phụ nữ trong những mối quan hệ an toàn
    yêu bạn đời của họ, nhớ phần thân mật
    mà họ đã từng có, mong muốn khởi xướng,
    mong muốn, vâng, có vẻ như đó là một ý tưởng tốt.
    Điều đó thường mất đi với mãn kinh.
    Và đối với những phụ nữ đó, testosterone có thể hữu ích.
    Hoặc có một vài thuốc được FDA phê duyệt nữa,
    ADDI và Vylici.
    Vì vậy, chúng tôi đã nói về chi phí và, bạn biết đấy,
    cách để có được đơn thuốc.
    Và, bạn biết đấy, testosterone,
    không có tùy chọn nào được FDA phê duyệt cho phụ nữ.
    Vì vậy, thường xuyên tôi sẽ phải phối hợp đơn thuốc đó cho họ
    tại một hiệu thuốc phối hợp địa phương
    thay vì đến một Dwayne Reed, CVS hoặc Walgreens
    để lấy thuốc bằng cách sử dụng bảo hiểm của họ.
    Vì vậy, tôi biết bạn đến từ Vương quốc Anh.
    Hệ thống y tế của chúng ta, bạn biết đấy, có hơi khác một chút.
    Nhưng vì quy mô khách hàng của tôi bây giờ rất lớn,
    tôi cố gắng bao gồm, bạn biết đấy,
    tất cả các hệ thống y tế khác nhau
    khi tôi nói về các lựa chọn của bạn.
    Cho tôi một nghiên cứu trường hợp về một bệnh nhân đã bước vào cánh cửa của bạn.
    Và ôi, bạn biết đấy, tôi đã có một bệnh nhân đến và tên cô ấy là Michael.
    Và cô ấy sẽ không phiền nếu tôi nói điều đó
    bởi vì chúng tôi là bạn rất tốt.
    Và cô ấy đến với những triệu chứng điển hình, thừa cân, không ngủ được,
    một số vấn đề mơ hồ trong đầu, một số khớp lớn bị đau,
    tất cả những thứ đó.
    Và cô ấy là một người phụ nữ ngọt ngào, yêu chồng vô cùng, bạn biết đấy,
    nhưng cũng đang gặp khó khăn với mong muốn.
    Vì vậy, chúng tôi đã bắt đầu, bạn biết đấy, tôi đã phát triển một kế hoạch dinh dưỡng cho cô ấy.
    Cô ấy đã thuê một huấn luyện viên cá nhân.
    Cô ấy đã đến phòng gym.
    Cô ấy đã nghiêm túc về việc, bạn biết đấy, tập tạ.
    Cô ấy đã bắt đầu điều trị hormone.
    Và cô ấy là người cổ vũ lớn nhất của tôi, bạn biết đấy,
    trên mạng xã hội
    bởi vì cô ấy liên tục, cô ấy đã giảm được khoảng 60 pound (27 kg) mỡ cơ thể
    bởi vì chúng tôi đã có thể đo lường cô ấy.
    Vì vậy, trong phòng khám của tôi, tôi có một máy quét cơ thể
    nơi tôi có thể đo khối lượng cơ và mỡ nội tạng.
    Vì vậy, không chỉ là con số trên cân.
    Tôi có thể cho họ biết.
    Vì vậy, có lẽ cô ấy đã tăng khoảng 10 pound (4,5 kg) cơ,
    giảm một lượng mỡ khổng lồ.
    Cô ấy cảm thấy tuyệt vời.
    Cô ấy đã quay lại mức độ thân mật mà cô ấy rất mong muốn trước đó.
    Cô ấy đang thực sự thỏa mãn trên mọi phương diện.
    Và cô ấy liên tục chia sẻ về nghiên cứu, câu chuyện của mình trên mạng, để các phụ nữ khác có thể học hỏi rằng họ không cần phải chịu đựng như vậy. Và cô ấy không thể tin được điều làm cô ấy tức giận là cô ấy đã không đến sớm hơn và đã chịu đựng trong thời gian dài mà không tìm kiếm sự giúp đỡ. Và cô ấy đã không thể tìm thấy nó. Cô ấy đến từ San Antonio, cách khoảng ba tiếng rưỡi lái xe để đến gặp tôi. Điều đáng sợ đối với tôi là. Nó thật danh dự. Tôi có bệnh nhân. Tôi đã bắt đầu một phòng khám mãn kinh cách đây hai năm. Và tôi có một danh sách chờ dài hơn bức tường này. Và những người phụ nữ thường xuyên bay đến để gặp tôi, điều đó thật vinh dự. Tôi rất biết ơn vì họ tin tưởng tôi. Nhưng thật nực cười khi họ không thể tìm thấy dịch vụ chăm sóc mãn kinh ở ngay khu vực của họ, bạn biết đấy, họ phải lên máy bay để đến gặp tôi vì họ không thể tìm thấy dịch vụ chăm sóc ở bất cứ đâu. Vì vậy, tôi đã bắt đầu một danh sách các nhà cung cấp trên trang web của mình mà những người theo dõi của tôi đề xuất, nơi họ tìm thấy dịch vụ chăm sóc mãn kinh tốt. Họ viết một lời chứng thực và chúng tôi chỉ tổng hợp lại. Chúng tôi cũng kiểm tra trực tuyến và đảm bảo đó là một bác sĩ thực sự. Họ có một số điện thoại hoạt động. Bạn biết đấy, và sau đó là Hiệp hội Mãn kinh Bắc Mỹ giờ gọi là NAMS, giờ được gọi là Hiệp hội Mãn kinh Đần độn. Họ đã tổ chức lại thương hiệu và có một danh sách các nhà cung cấp được chứng nhận trên trang web của họ. Tôi đã nhận được một email gửi cho tôi sau khi nghe một trong những tập này trên podcast từ một người chồng dường như rất bất lực. Đó là một email rất, rất, rất dài. Và họ đã nói rằng một trong những cuộc trò chuyện mà chúng tôi đã có trên podcast này về mãn kinh vào một thời điểm nào đó đã thực sự giúp họ. Nhưng câu hỏi chính vẫn còn đối với người đó là, khi nào một người bạn đời hỗ trợ biết làm thế nào và thực sự ở thời điểm nào để giúp? Bởi vì, bạn biết đấy, không người chồng nào muốn quay lại với vợ mình và nói, “Tôi nghĩ bạn đang ở giai đoạn mãn kinh” và bắt đầu chẩn đoán cho họ. Nhưng họ cũng không muốn chỉ ngồi yên và im lặng. Tôi nghĩ thường thì nó bắt đầu từ một điều gì đó mà bạn không thể xác định rõ ràng. Cô ấy phản ứng khác đi. Cô ấy không còn kiên cường như trước. Cô ấy không xử lý tình huống theo cách giống như trước. Và tôi nghĩ một khi chúng ta bắt đầu loại bỏ sự xấu hổ và kỳ thị, việc anh ấy gợi ý rằng có thể đây là mãn kinh sẽ không khiến cô ấy nổi giận. Tôi nghĩ, bạn biết đấy, việc bình thường hóa cuộc trò chuyện này, loại bỏ kỳ thị, có thể khiến mọi người đều nghĩ, “Ôi, tôi không nhận ra điều này ở bản thân mình.” Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng đó là do nỗi đau. Và tôi đã như, “Đợi đã, kỳ kinh nguyệt cuối cùng của tôi là khi nào? Oh, tôi nghĩ tôi đang ở giai đoạn mãn kinh.” Ý tôi là, tôi đã nhận ra và sau đó tôi như, “Ôi trời, mãn kinh, bạn biết đấy,” ngay cả với bản thân tôi, điều đó đã mang lại một ý nghĩa tiêu cực. Tôi có tập phim “Sex in the City” trong đầu khi Samantha nghĩ cô ấy đang ở giai đoạn mãn kinh và cảm thấy thật khủng khiếp cho cô ấy. Và rồi cuối cùng cô ấy không phải và mọi thứ lại trở nên tốt đẹp. Và tôi như, “Chao ôi, đây là, bạn biết đấy, trước hết, tôi hoan nghênh anh ấy đã muốn cố gắng làm điều gì đó bởi vì rất nhiều, bạn nghĩ rằng phụ nữ không hiểu những gì đang diễn ra.” Và vì vậy một lần nữa, thật tuyệt vời khi muốn giúp đỡ, hãy nói điều đó với tình yêu, nói nhẹ nhàng, rồi tìm một nhà cung cấp hoặc tìm một nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe để bắt đầu cuộc trò chuyện. Một trong những lần khám tốt nhất của tôi với bệnh nhân là khi bạn đời của họ đến và cuộc trò chuyện được diễn ra cùng nhau. Nó thực sự mở mang suy nghĩ của họ, bạn biết đấy, về những gì đang diễn ra trong cơ thể cô ấy và giúp hiểu những gì chúng tôi có thể làm về mặt điều trị, những gì cần phải làm ở nhà. Đây là một thời gian đặc biệt cho cô ấy. Cô ấy sẽ cần thêm sự giúp đỡ. Chúng tôi sẽ vượt qua điều này. Bạn biết đấy, nó không nhất thiết phải phá hoại đời sống tình dục của bạn hoặc mối quan hệ của bạn hoặc bất cứ điều gì khác. Nó chắc chắn có thể gây ra ảnh hưởng nếu không được điều trị. Nhưng, bạn biết đấy, tôi phải cảm ơn anh ấy vì đã làm điều đó. Như chúng ta đã nói một chút trước đó, bạn biết đấy, có lẽ có một lượng đáng kể các cuộc tan vỡ mối quan hệ bởi vì không ai đang nói về quy trình này và những gì nó có thể gây ra cho ai đó. Đây có thể là một câu hỏi rất ngớ ngẩn. Nhưng tôi không, tôi không, tôi hỏi rất nhiều câu hỏi ngớ ngẩn. Liệu đàn ông có trải qua điều gì tương tự như vậy không? Có rất nhiều tranh luận về “manopause”. Câu trả lời ngắn gọn là không thực sự. Chúng tôi thấy mức testosterone của đàn ông bắt đầu giảm khoảng 19 tuổi. Không có gì ngạc nhiên cả. Và sau đó là một sự giảm rất chậm cho đến khi chúng ổn định khoảng 35 đến 40 tuổi. Và sau đó chúng duy trì ổn định trong suốt phần còn lại của cuộc đời. Nhưng có sự khác biệt, có sự biến đổi lớn từ người này sang người khác, nơi mà đường cong, hình dạng của đường cong trông giống nhau. Nhưng về mặt mức testosterone bình thường của nam giới chỉ nằm trong khoảng từ 236 đến khoảng một nghìn. Vì vậy, có sự biến đổi lớn từ người này sang người khác. Và có nhiều đàn ông đang bổ sung testosterone khi họ ở mức thấp và cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Bây giờ đây không phải là lĩnh vực chuyên môn của tôi. Đây không phải là, bạn biết đấy, tôi chỉ đọc rất nhiều nghiên cứu này, bạn biết đấy, về testosterone và đàn ông cũng được bao gồm. Và vì vậy họ phát hiện rằng họ có nhận thức tốt hơn, cảm thấy tốt hơn, có nhiều năng lượng hơn, v.v. Nhưng không có “manopause”. Bộ phận sinh dục của họ không ngừng hoạt động. Ý tôi là, điều đó sẽ giống như việc bộ phận sinh dục của bạn teo lại và chết đi vào năm 51 tuổi. Đó là sự tương đương. Tôi phải nói rằng, khi bắt đầu cuộc trò chuyện này, khi bạn nói nếu điều đó xảy ra với đàn ông, phản ứng sẽ khác. Tôi phải nói, tôi nghĩ tôi đồng ý. Tôi nghĩ rằng bởi vì đây là một phía của dân số, tôi nghĩ rằng nó đã bị bỏ sót trong suốt 10, 20, 30 năm qua. Nhưng nếu đó là đàn ông hoặc cả hai giới, tôi nghĩ rằng sẽ có một phản ứng khác. Rất nhiều những gì phụ nữ trải qua trong giai đoạn mãn kinh đã bị coi thường như là tâm lý. Và tôi thực sự đã trải qua nhiều lần trong cuộc đời của họ. Bạn biết đấy, tất cả là trong đầu cô ấy. Chúng tôi chưa bao giờ nói rằng “tất cả là trong đầu anh ấy”. Đó không phải là một cụm từ phổ biến. Bạn biết đấy, “tất cả là trong đầu cô ấy” vẫn rất sống động và mạnh mẽ trong quá trình đào tạo của tôi và trong nhiều thực hành của tôi.
    Tôi thấy mình bây giờ thậm chí còn phải kiềm chế bản thân một chút, chỉ vì điều đó đã ăn sâu vào tôi rằng luôn phải tìm kiếm lý do tâm lý. Ý tôi là, một người phụ nữ vào năm 2023 có nhiều khả năng được kê đơn thuốc chống trầm cảm cho cơn mãn kinh của mình hơn là liệu pháp hormone. Có nhiều lý do cho điều đó. Cách mà chúng ta được đào tạo, cách mà chúng ta được dạy để tiếp cận các vấn đề y tế của phụ nữ, và cả nỗi sợ hãi không có căn cứ xung quanh sáng kiến sức khỏe phụ nữ và những gì nó đã làm cho các bác sĩ cảm thấy tự tin về việc kê đơn liệu pháp hormone. Có điều gì khác mà bạn làm hàng ngày trong cuộc sống mà chúng ta chưa nói đến không? Có ứng dụng hay công cụ nào không? Tôi rất thích ứng dụng Headspace. Tôi biết có một số ứng dụng thiền tốt. Tôi thực sự đã nghĩ thiền là điều gì đó không thực tế và không phải là thứ mà bạn biết đấy, tôi chỉ ngồi đó và đầu óc tôi sẽ lộn xộn. Nhưng khi tôi trải qua cơn mãn kinh và chịu đựng rất tồi tệ từ những tác dụng phụ về tâm lý, với tất cả những điều đó xảy ra cùng một lúc, cho tôi với cái chết của anh trai tôi, cha mẹ già, và những cô gái tuổi teen trong nhà, bạn biết đấy, và nhận ra rằng có điều gì đó phải thay đổi. Và vì vậy, tôi đã thuê một cố vấn và tôi đã tham gia trị liệu. Cô ấy đã gợi ý cho tôi về việc sử dụng một ứng dụng để giúp hướng dẫn tôi qua thiền. Và điều đó thực sự đã tạo ra sự khác biệt lớn cho tôi. Thật không? Vâng. Làm thế nào? Bạn biết đó, chỉ cần dành ra năm hay mười phút vào buổi sáng để nghĩ về những gì tôi cảm thấy biết ơn, tập trung vào lòng biết ơn đó, bạn biết đấy. Và tôi yêu việc dạy điều này cho bệnh nhân và cho những người theo dõi tôi rằng thực sự đặt bản thân bạn lên hàng đầu, bạn biết đấy, suy nghĩ rằng bạn cần phải đeo mặt nạ oxy của mình trước khi có thể chăm sóc gia đình và tất cả những điều khác trên đĩa của bạn. Và chỉ việc cho đầu óc tôi thời gian để thư giãn và cứ để suy nghĩ trôi chảy, chỉ tập trung vào bản thân trong khoảng thời gian đó. Điều đó thực sự đã tạo ra sự khác biệt lớn cho tôi. Giấc ngủ đóng vai trò gì trong tất cả những điều này? Sự gián đoạn giấc ngủ rất lớn, rất lớn, rất lớn trong giai đoạn tiền mãn kinh và mãn kinh. Khi chúng ta không ngủ đủ giấc, chúng ta thấy mọi thứ trở nên tồi tệ. Tôi nói với bệnh nhân rằng nếu bạn không, đó là điều mà chúng ta cần làm việc trước tiên. Chúng ta cần giúp bạn có giấc ngủ ngon vì không có gì sẽ hoạt động cho tới khi cơ thể bạn có thể phục hồi. Đó là lúc chúng ta xây dựng cơ bắp. Đó là khi, bạn biết đấy, não bộ của chúng ta được thiết lập lại. Đó là khi toàn bộ cơ thể của chúng ta, bạn biết đấy, và nếu bạn đang gặp phải sự gián đoạn giấc ngủ và bạn thức dậy lúc ba giờ sáng thì đầu óc bạn đang chạy đua, tôi muốn nói rằng mọi thứ đều tệ hơn. Mức cortisol của bạn tăng vọt, sự kháng insulin của bạn cũng tăng lên. Mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Và vì vậy khi bệnh nhân của tôi đến, chúng tôi tập trung vào giấc ngủ trước tiên và dinh dưỡng về cơ bản. Và nếu mà… Nói thì dễ hơn làm, đúng không? Vâng. Nếu sự gián đoạn giấc ngủ của họ do hormone, thì đó là một giải pháp dễ dàng. Tôi chỉ cần cho họ nước họ đã uống và họ sẽ ngủ lại. Nhưng nếu ai đó chưa bao giờ là người ngủ ngon, thì có lẽ điều đó nằm ngoài chuyên môn của tôi. Tôi sẽ gửi họ đến một chuyên gia về giấc ngủ. Một trong những điều mà bây giờ chúng tôi thấy có mối tương quan là chứng ngưng thở khi ngủ, ngay cả ở những bệnh nhân gầy và phụ nữ mãn kinh. Chúng tôi thấy tỷ lệ chứng ngưng thở khi ngủ ở phụ nữ gia tăng, họ thậm chí không cần phải có vấn đề về cân nặng. Và chứng ngưng thở khi ngủ là gì? Đó là khi… Vậy chứng ngưng thở khi ngủ là khi bạn ngừng thở hoặc ngáy khá nhiều. Bạn thấy rằng vòm miệng thư giãn và bạn không nhận được nhiều oxy, bạn biết đấy, vào cơ thể và vào não bộ. Nó là một nguy cơ sức khỏe lớn. Và chế độ tập luyện cá nhân của bạn như thế nào? Bạn đang làm gì? Vậy thì, bạn biết đấy, tôi đã trải qua 20 năm chỉ cố gắng, tôi tập thể dục để nhỏ hơn và giờ đây tôi đang chuyển sang việc mạnh mẽ hơn. Và vì vậy bây giờ tôi đang tập luyện sức bền. Tôi có một chiếc máy chạy bộ mà tôi đặt ở độ dốc. Tôi thực hiện nhiều cuộc gọi Zoom ở đó. Tôi có rất nhiều cuộc họp ở đó. Vì vậy khi tôi làm việc tại nhà và làm việc trên chế độ ăn Galveston hoặc cuốn sách mới, tôi làm việc trên máy chạy bộ của mình, nhưng ở độ dốc. Vì vậy tôi đang làm việc rất nhiều với chân của tôi. Tôi sẽ đeo một chiếc áo nặng để làm cho phần trên cơ thể cũng được hoạt động. Tôi đang làm điều này để tăng mật độ xương. Tôi nâng nhiều hơn bao giờ hết trong cuộc đời tôi vì tôi có một máy quét cơ thể trong văn phòng của mình. Tôi bị sarcopenia. Tôi có gen thấp. Tôi rất gầy. Một cá nhân không được ban phước với nhiều khối cơ. Và thực tế là tôi đã tập trung vào việc giảm cân quá lâu và đó là đồng tiền xã hội của tôi, bạn biết đấy, là tôi gầy. Tôi khỏe mạnh. Chắc chắn rằng tôi đã mất, bạn biết đấy, tôi đã bỏ lỡ cơ hội để dễ dàng tăng thêm cơ bắp trong những năm 20 và 30 của mình. Vì vậy, điều tôi sẽ nói với bản thân 35 tuổi của tôi, điều tôi đã giảng dạy cho các con gái của tôi là tập trung vào việc khỏe mạnh, không phải nhỏ bé. Bạn biết đấy, cơ bắp, sức mạnh hơn là gầy. Và vì vậy khối cơ mà bạn phát triển bây giờ sẽ phục vụ bạn nhiều hơn nhiều so với việc thiếu mỡ hoặc cái mà bạn nghĩ là thiếu mỡ mà bạn cần. Đừng lo lắng về những đường cong mà bạn có. Điều đó là tự nhiên. Đó là cách cơ thể bạn được xây dựng. Hãy phát triển một số cơ bắp. Còn chế độ ăn uống của bạn thì sao? Vậy thì, cá nhân của tôi? Vâng, vâng, vâng. Khung giờ ăn. Tôi nghĩ là chúng ta đã nói về– Vâng, tôi thường thì, tôi bắt đầu ăn vào khoảng giữa trưa, thường thì nếu tôi đói trước nếu tôi đang đi du lịch hoặc, bạn biết đấy, trên máy bay. Tôi không thể chịu được khi ngồi trên máy bay mà không có thức ăn. Và vì vậy trong một ngày bình thường khi tôi đến phòng khám, tối hôm trước là lúc chế độ ăn của tôi bắt đầu, tôi sẽ chuẩn bị bữa ăn và đồ ăn nhẹ mà tôi sẽ mang đến văn phòng khi tôi gặp bệnh nhân. Và vì vậy tôi biết những gì tôi có. Tôi đang nạp đầy protein. Tôi ăn một cái gì đó xanh xanh, một loại rau xanh nào đó. Tôi ăn rất nhiều trái cây. Tôi có hạt và hạt giống. Tôi ăn hạt và hạt giống cả ngày dài vì lợi ích chống viêm và để có chất béo lành mạnh và chất xơ. Và vì vậy tôi có tất cả những thứ đó. Vậy nên tôi bắt đầu ăn vào khoảng giữa trưa. Và giữa các bệnh nhân, tôi liên tục ăn nhẹ.
    Tôi thực sự đang tập trung vào protein cho bản thân mình. Tôi không gặp vấn đề về cân nặng. Vì vậy tôi đang cố gắng để trở nên mạnh mẽ hơn. Nhu cầu protein của tôi đã tăng lên rất nhiều. Thỉnh thoảng, tôi sẽ ăn một thanh protein hoặc uống một ly shake giữa ngày để giúp điều đó. Sau đó vào buổi tối, giờ chúng tôi đang sống trong môi trường không có con cái. Nên chỉ có tôi và chồng tôi. Chúng tôi, bạn biết đấy, sẽ thảo luận xem có gì trong tủ đông? Chúng tôi sẽ lấy ra một ít cá hồi hoặc, bạn biết đấy, chúng tôi sẽ làm một ít burger hoặc gì đó. Và, bạn biết đấy, chúng tôi cố gắng tập trung vào protein. Sau đó, chúng tôi sẽ thêm một ít salad tuyệt đẹp với nhiều bơ và đậu garbanzos bên cạnh. Vì vậy tôi nghĩ tôi đã đề cập hết mọi thứ. Vâng. Thông thường tôi sẽ ăn xong trước 8 giờ tối. Nếu là một ngày làm việc, tôi sẽ tập thể dục khi trở về. Tôi gặp khó khăn để dậy. Tôi làm rất nhiều công việc tuyệt vời vào buổi sáng. Nên thật khó để tôi đến phòng gym và văn phòng. Vì vậy tôi sẽ để dành việc tập luyện của mình cho khi về nhà sau giờ làm việc. Nếu bạn có một cái loa phóng thanh và có thể nói chuyện với tất cả phụ nữ ngay bây giờ, với 1,2 tỷ người mà chúng ta đã nói đến trước đó đang trong giai đoạn tiền mãn kinh, mãn kinh hoặc sau mãn kinh. Và bạn phải truyền đạt một thông điệp đến họ. Trên thực tế, tôi sẽ đưa cả những người khác vào nữa, vì mặc dù chỉ có những người phụ nữ mà tôi đã đề cập, mọi người xung quanh họ trong cuộc sống cũng có thể cần nghe một thông điệp tương tự để họ có thể đóng vai trò hỗ trợ trong cuộc đấu tranh của cá nhân đó. Bạn sẽ nói gì đến những người phụ nữ đó và những người thân yêu của họ? Câu mantra của tôi là mãn kinh là điều không thể tránh khỏi. Đau khổ thì không. Nhưng bạn sẽ phải ủng hộ bản thân vì xã hội đã thất bại với chúng ta. Hệ thống y tế của chúng ta được xây dựng để không hỗ trợ tốt cho phụ nữ mãn kinh. Và có những sự trợ giúp tốt ngoài đó. Bạn sẽ phải tự mình làm việc. Tôi có rất nhiều tài nguyên trên trang web của tôi để giúp bạn. Danh sách các bài viết để in ra và đưa cho bác sĩ của bạn, hệ thống, các bảng biểu triệu chứng mà bạn có thể theo dõi, nhật ký mà bạn có thể đưa cho bác sĩ của bạn. Bất kỳ cách nào mà tôi có thể giúp bạn ủng hộ bản thân, vì tôi không thể là bác sĩ của mọi người, nhưng điều này là có thật. Bạn không điên. Điều này đang diễn ra. Và có nhiều thứ mà chúng ta có thể làm, ngay cả khi không sử dụng hormone. Đừng cảm thấy nếu bạn không phải là ứng viên cho liệu pháp hormone, thì bạn bị kẹt. Tập thể dục, dinh dưỡng, dược phẩm khác, giảm căng thẳng, giấc ngủ. Đã đến lúc chăm sóc bản thân trước tiên để bạn có thể có phần đời tốt đẹp nhất mà bạn xứng đáng. Gia đình bạn có tiền sử về các vấn đề sức khỏe và bệnh tật, đúng không? Vâng. Lịch sử đó là gì? Nhưng cũng có hay không, điều đó đã ảnh hưởng đến quan điểm tổng thể của bạn về dinh dưỡng, hệ thống chăm sóc sức khỏe, cách nó đối xử với mọi người? Tôi là một trong tám đứa trẻ. Tôi có sáu anh trai. Và anh trai lớn nhất của tôi, Jepp, đã chết khi tôi chín tuổi vì bệnh bạch cầu lympho cấp. Một trong những hình thức bệnh bạch cầu phổ biến nhất ở trẻ em. Hiện tại tỷ lệ chữa trị là 95%. Nhưng vào thời điểm đó, anh ấy đã được đưa vào thời gian hồi phục. Sau đó, anh ấy đã ra khỏi thời gian hồi phục vào cuối tuổi thanh thiếu niên và đã chết khoảng một năm rưỡi sau đó. Nên thời thơ ấu của tôi là năm rưỡi đó hoàn toàn xoay quanh việc cố gắng cứu anh ấy. Mọi thứ mà gia đình tôi đã làm để đưa anh ấy đến Memphis, nơi rất xa Louisiana, nơi tôi lớn lên, là Bệnh viện St. Jude, nỗ lực cuối cùng để cố gắng tìm một phác đồ hóa trị khác, mà anh ấy đã không thành công. Điều đó đã thúc đẩy tôi. Nhưng, bạn biết đấy, đó là bệnh bạch cầu, tuổi thơ. Đó là một trong những điều như vậy. Tiến về phía trước đến năm 20, anh ấy đã chết vào năm 2015. Nên năm 2010, anh trai tôi, tôi biết rằng có HIV và đã mắc viêm gan. Anh ấy đã làm rất tốt với thuốc HIV. Các chỉ số của anh ấy tốt. Anh ấy khỏe mạnh, hoạt động bình thường. Anh ấy đã ở với cùng một bạn đời hơn 30 năm. Nhưng sau đó, gan của anh ấy ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Anh ấy cũng đã phải vật lộn với chứng nghiện rượu. Và vì vậy, sự kết hợp đó thật khó để theo dõi và yêu thương anh ấy qua những lựa chọn của anh ấy, bạn biết đấy. Và cuối cùng, anh ấy đã chết vào năm 2015. Anh ấy đã bị đột quỵ và sau đó tôi đã có thể chăm sóc anh ấy trong những ngày cuối đời. Và cuốn sách đầu tiên tôi viết, tôi nói về anh ấy trong cuốn sách vì trong sự vội vã để cung cấp chăm sóc cho anh ấy, tôi đã quên cả bản thân mình. Và đó là lúc tôi nhận ra mình đang trong tình trạng mãn kinh, qua quá trình đau buồn của tôi. Tôi đã nghĩ rằng mình đang đau buồn. Tôi đã tự cho mình là không, không, bạn không ngủ. Bạn đang thức suốt đêm. Bạn, bạn biết đấy, khó chịu và sức khỏe tâm thần của bạn, cũng như tình trạng mơ hồ của bạn, tất cả đều vì bạn chỉ đang đau buồn về cái chết của anh ấy. Và sau đó, anh trai tiếp theo của tôi, Jude, đã được chẩn đoán mắc ung thư thực quản giai đoạn 4. Ngay sau đó, anh ấy được chẩn đoán khi Bob qua đời. Và sau đó, anh ấy đã sống thêm vài năm. Nên Bob chết ở tuổi 56 và Jude chết ở tuổi 57 và tôi 55. Tôi không, bạn biết đấy, tôi biết rằng nhiều điều trong số đó là do lối sống, nhưng tôi vẫn có những gen đó. Và tôi sắp sống sót qua ba trong số sáu người anh em của mình và sống lâu hơn họ. Tôi biết rằng những lựa chọn mà tôi thực hiện với dinh dưỡng, tập thể dục, giấc ngủ, việc giảm căng thẳng, cái mà tôi gọi là bộ công cụ mãn kinh, bạn biết đấy, và lựa chọn sử dụng HRT của tôi đều nhằm mục đích, tôi muốn thấy cháu của mình một ngày nào đó. Nếu tôi may mắn đủ để có bất kỳ đứa nào, tôi muốn chứng kiến những người phụ nữ mà tôi đã nuôi nấng lớn lên và, bạn biết đấy, trở thành những người phụ nữ mà họ đáng lẽ phải trở thành. Và lựa chọn đó có thể bị lấy đi khỏi tôi nếu tôi không cẩn thận. Nên, bạn biết đấy, nhiều điều mà tôi làm và lý do tôi làm điều đó là vì tôi thực sự phải làm. Tôi có thể không có lựa chọn nào. Đây là một sứ mệnh quan trọng vô cùng mà bạn đang thực hiện và bạn đang làm một công việc tuyệt vời. Bởi vì có, như chúng ta đã bàn luận, đã có một nhóm người trong xã hội không, có vẻ đã bị vỡ mộng, nhưng họ cũng chắc chắn cảm thấy vô cùng cô lập trong trải nghiệm của họ và những gì họ đang trải qua.
    Và có vẻ như thời gian gần đây đã có một sự thay đổi thực sự
    hướng tới cuộc trò chuyện về mãn kinh,
    và hy vọng những cuộc trò chuyện này, nếu có gì đó,
    sẽ phá bỏ những kỳ thị,
    thường là bức tường đầu tiên
    cần phải sụp đổ để mọi người có thể hành động
    và có những cuộc trò chuyện đó.
    Chỉ cần nói từ kinh nghiệm cá nhân của mình,
    mình thực sự không hiểu tất cả những điều này có nghĩa là gì
    cho đến khi mình bắt đầu thực hiện podcast này.
    Và mình đã có vài khách mời đầu tiên
    và sau đó ai đó đã nói từ mãn kinh với mình
    và rồi chúng mình đã bắt đầu có một cuộc trò chuyện về nó.
    Và mình nghĩ, ôi trời ơi, như bạn biết đấy,
    có lẽ khi mình còn ở trường,
    ai đó nên đã nói cho mình về giai đoạn này của cuộc sống.
    Chúng ta thường nói về cách để tìm việc,
    nhưng dường như điều này đã ít được quan tâm, bạn biết đấy,
    hệ thống giáo dục dường như không còn quan tâm
    khi chúng ta đã có con gần như vậy.
    Đó là điều chúng ta cũng đang trải nghiệm ở đây.
    Thật sự rất, rất điên rồ.
    Và công việc bạn đang làm là vô cùng cần thiết.
    Và điều mình thích về cách bạn viết
    cũng như cách bạn giáo dục mọi người là nó rất dựa trên khoa học,
    nhưng lại rất dễ tiếp cận cùng một lúc.
    Đó luôn là siêu năng lực của mình, mình nghĩ,
    và mình nhận ra rất nhanh trong sự nghiệp của mình
    rằng mình có khả năng
    lấy một cái gì đó thực sự phức tạp
    và phân tách nó thành những điều mà mọi người có thể hiểu.
    Điều đó, bạn biết đấy, hầu hết mọi người đều có thể nắm bắt được
    và có thể rời đi với điều đó.
    Và bạn có sự tinh tế và lòng thông cảm,
    điều cần thiết khi bạn nói về một chủ đề như thế này,
    nơi mà triệu chứng của mọi người thường rất khác nhau
    so với nhau.
    Và họ đều có những hoàn cảnh khác nhau.
    Chúng ta đã nói về các điều kiện khác, bạn biết đấy,
    và các chống chỉ định
    có thể làm tình hình trở nên phức tạp.
    Và bạn dường như có một cái nhìn thật sự tuyệt vời
    về tất cả những điều đó.
    Mình đánh giá cao rằng hoàn cảnh của mọi người
    hoàn toàn khác nhau.
    Mình rất hào hứng và rất mong chờ
    có thêm nhiều cuộc trò chuyện như thế này và học hỏi thêm.
    Bởi vì mặc dù mình là một người đàn ông 30 tuổi,
    mình có một người bạn đời mà mình yêu.
    Mình có một người mẹ mà mình yêu.
    Mình có một người chị gái mà mình yêu.
    Chị gái của mình, người bạn đời của mình cũng 30 tuổi.
    Chị gái mình 36 tuổi.
    Mẹ mình giờ 60 tuổi.
    Gần 60 tuổi rồi.
    Mình thách thức bạn có cuộc trò chuyện này với bà
    và hỏi bà về trải nghiệm của bà.
    Mình thực sự tán dương tất cả…
    Và mình không biết tại sao mình nên nói điều này,
    nhưng mình thực sự tán dương tất cả những người đàn ông đã đi xa như vậy
    trong cuộc trò chuyện này và chọn lắng nghe
    và đánh giá rằng việc cải thiện
    50% dân số của chúng ta
    đang trải qua điều gì đó
    là sự cải thiện của tất cả chúng ta.
    Chính xác.
    Và họ cũng có một vai trò mà họ có thể đóng
    trong việc hỗ trợ và khuyến khích
    và có những cuộc trò chuyện
    sẽ xóa bỏ kỳ thị
    và nỗi khổ của khoảng 1.2 tỷ người hiện tại,
    nhưng sẽ là 50% dân số của chúng ta.
    Vì vậy, mình khuyến nghị mọi người
    hãy kiểm tra cuốn sách này,
    cuốn sách có tên The Galveston Diet,
    nhưng cũng có thể, chúng ta có thể đặt trước cuốn sách sắp ra mắt bây giờ không?
    Có, nó có sẵn để đặt trước ở bất cứ đâu bạn mua sách.
    Và bạn nghĩ nó sẽ ra mắt vào năm 2024…
    Chắc chắn rồi.
    Mới nhất là vào tháng Năm.
    Mới nhất là vào tháng Năm, được rồi.
    Và cuốn đó có tên là The New Menopause.
    Vì vậy, bạn có thể đặt trước cuốn đó bây giờ ở bất kỳ đâu bạn lấy sách.
    Và đó là kết quả của nhiều thập kỷ
    của công việc rất, rất chăm chỉ.
    Vì vậy, mình rất, rất hào hứng để đọc nó.
    Và cuốn sách The Galveston Diet cũng đã phát hành rồi.
    Nó đã ra mắt được một thời gian rồi.
    Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này
    nơi mà khách mời cuối cùng…
    Và cũng, trang web của bạn là một nguồn tài nguyên tuyệt vời
    cho tất cả những điều bạn nói, phải không?
    Các kênh xã hội của bạn, v.v.
    Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này
    nơi mà khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi
    cho khách mời tiếp theo mà không biết họ để lại cho ai.
    Và câu hỏi ở đây là,
    bạn có một cuộc trò chuyện cuối cùng với ai đó bạn yêu,
    một đứa trẻ, có thể là chồng bạn, có thể là ai khác.
    Bạn sẽ nói gì với họ trong cuộc trò chuyện đó
    mà có thể họ chưa từng nghe trước đây?
    Mình yêu bạn.
    Không có gì hơn tình yêu cả.
    Mình đã làm điều đó ba lần với bố mình.
    Bob và Jude cách nhau năm tuổi.
    Bố mình xảy ra ngay sau Jude.
    Mình thấy cha mẹ mình chôn ba đứa trẻ thật khó khăn.
    Chỉ có tình yêu.
    Cảm ơn bạn.
    Không có gì.
    Cảm ơn bạn rất nhiều.
    Bạn có cần một podcast để nghe tiếp không?
    Chúng tôi phát hiện ra rằng những người thích tập này
    cũng có xu hướng rất thích một tập khác mà chúng tôi đã thực hiện gần đây.
    Vì vậy, mình đã liên kết tập đó ở phần mô tả bên dưới.
    Mình biết bạn sẽ thích nó.
    Cảm ơn bạn.
    在2023年,85%的女性抱怨更年期症狀。
    10.5%的人接受治療或療法。
    我的意思是,就像你的睾丸在51歲時萎縮並死去。
    這是相當於此的。
    那麼我們開始吧。
    瑪麗·克萊爾·哈佛醫生。
    著名的更年期專家。
    擁有超過200萬的粉絲。
    幫助無數女性度過她們的更年期經歷。
    更年期是不可避免的。
    但痛苦不是。
    然而,女性更有可能因更年期而被處方抗抑鬱劑,而非激素療法。
    成千上萬的女性像:“天啊,我完全不知道。”
    那是我意識到沒有人在談論這件事的時候。
    所以這是她們症狀的清單。
    我們大約分類了70種。
    有腦霧、性功能變化、體重增加,但這裡有一些可怕的事情。
    研究已經完成。
    我們看到抑鬱和焦慮的新發作或惡化,
    雙相情感障礙、注意力不足過動症、
    心血管疾病的風險增加,
    以及隨著當前尿道感染的增加,糖尿病的風險上升,
    而這是女性死亡的主要原因。
    她們在默默地受苦。
    而我曾是這些女性之一。
    我想有一天見到我的孫子孫女。
    我想看著我所培養的這些女性長大,
    成為她們注定要成為的女性。
    如果我不小心,這個選擇可能會被剝奪。
    但我們可以做很多事情。
    例如,我們看到肌肉質量的明顯喪失。
    專注於力量訓練。
    這將決定你在老化過程中的壽命。
    力量重於皮膚。
    那你的飲食呢?
    我為我的病人開發了一個計劃。
    這不是火箭科學。
    無論你是男性還是女性,更年期都會影響你,
    因為它會影響我們社會的50%。
    現在有12億女性受到更年期的影響。
    無論你是男性還是女性,我們大多數人都沒有答案。
    我們該如何幫助?
    我們該如何談論這個話題?
    這是什麼?
    它如何影響人體?
    如果你和一位處於更年期的女性有關係,
    她可能在30歲時就開始進入過渡期,
    到現在正在經歷40、50或60歲的更年期,
    你應該如何支持她?
    她可以如何支持自己?
    幸運的是,更年期這個話題在公共對話中爆炸性增長。
    但仍然有很多問題未得到解答。
    這就是為什麼今天我邀請了一位全球更年期領域的領導聲音來參加我的節目。
    即使我是一個不會經歷更年期的男性,
    但我有一位合作夥伴和一位母親肯定會經歷,
    每個人都可以從中學到一些東西。
    我懇求所有點擊此集或收到此鏈接的男性傾聽。
    請務必傾聽,因為你也可以學到一些東西。
    對於所有新來這個頻道的人,
    如果你喜歡我們在這裡所做的,
    你喜歡我們的嘉賓,喜歡我們帶給你的節目。
    你能按下訂閱按鈕嗎?
    這是我唯一會請求的事情。
    我希望你能陪我們一起踏上這段旅程。
    如果你這樣做,我將報答你。
    這是一個承諾。
    我們有交易嗎?
    謝謝。
    瑪麗·克萊爾·阿瓦醫生。
    你為什麼做你所做的事情?
    你知道,我開始從事醫學的方式和大多數人一樣。
    我想幫助人們。
    在我們的培訓和學校中,
    我們可以品嘗到所有不同專業的滋味。
    我的第三年最後一輪實習是婦產科。
    我真的很喜歡外科手術。
    我真的很喜歡一些外科的子專業。
    所以我認為那會是我的道路。
    但當我接生第一個嬰兒時,
    所有的情感和多巴胺的激增,
    以及整個過程是多麼美妙,
    我知道那將是我的召喚。
    於是我完成了傳統的四年住院醫師訓練,非常喜歡這個過程,
    表現得很好並進入了私立醫療行業。
    大約三年後,我意識到自己懷念學術界。
    我想要那種做研究的能力,
    能夠與學生相處並教學,同時照顧病人。
    所以我回到了教職,一切進展順利。
    我非常成功。
    我在做子宮頸抹片檢查、接生嬰兒和避孕,
    還有所有傳統婦產科醫生要做的事情。
    然後隨著病人的增長,我自己也在老化。
    當我到達四十歲時,
    我意識到我在更年期的教育和知識方面有一個巨大的缺口。
    所以我開始研究。
    我的大多數病人來的時候,
    痛點是體重增加。
    她們說:“我沒有做任何不同的事情。
    我正在鍛煉。我沒有改變我的飲食。”
    我腦海中那個小聲音說:“多運動,少吃。”
    你知道,我們往往運動得更少。
    我只是遵循多年來固定的老路徑,
    認為卡路里攝入量和消耗量是唯一的途徑。
    而且,在美國的醫學界,我們的營養背景非常淺薄。
    我們在醫學院幾乎沒有學到任何東西,
    住院醫師培訓中也很少,
    不太了解營養實際上是什麼,
    以及它如何影響我們的身體。
    於是我開始與自己的更年期作鬥爭。
    我的病人們都在掙扎。
    我決定回到學校,
    學習更多的關於營養的知識,
    因為我覺得這裡有一個缺口
    因為這種體重增加主要集中在腹部。
    我學習了內臟脂肪和皮下脂肪的差異,
    以及我們的肌肉質量發生了什麼變化。
    我發現這裡有比僅僅卡路里攝入和消耗更大的圖景。
    所以,我報名參加了杜蘭大學的
    烹飪醫學項目。
    我真是大開眼界,意識到自己在營養、炎症、老化及其影響方面知之甚少。
    但這個更年期的部分在哪裡?
    於是我把學到的一切都結合起來,
    為我的病人開發了一個小程序,
    這就是加爾維斯頓飲食。
    對我來說,這真的是一個熱情項目。
    然後我開始在社交媒體上談論這個問題,並意識到隨著我的社交媒體影響力增長,討論越來越熱烈,有這麼多女性正在遭受痛苦。大多數更年期的女性不僅僅是體重增加的困擾,還有肌肉骨骼問題、心理健康問題、大腦霧霾、皮膚變化、頭髮變化和指甲變化。我不斷深入研究,意識到沒有人在談論這些問題。沒有人在談論許多女性正在經歷的多器官系統衰竭,而她們正在默默承受痛苦。醫生們也無能為力,我們並未受過專業訓練。
    所以,我想到這主要是因為我的兩個女兒。大女兒23歲,目前正在醫學院學習,其實她也在這裡。小女兒20歲,她們說:「媽,你在社交媒體上有影響力,你真的需要把這個用於善事。」這使得我的討論在社交媒體上引爆,我也開始通過閱讀評論來了解更年期世界到底發生了什麼,怎麼樣才能把這個問題帶到前台。
    對於那些不明白更年期的人來說,他們可能會認為這只是影響少數人群的小問題。但是,目前有多少女性受到更年期、圍絕經期和絕經後期的影響?當前,全球女性人口約有三分之一正處於圍絕經期或絕經後期。這不是可選的,所有人都必須經歷這個過程。而且,由於我們的身體對此的表現非常個體化,現在我們知道每個器官系統都有雌激素受體。當這些激素水平開始下降時,我們會看到非常多樣化的綜合症範圍,以前這只是被認為是幾次潮熱和一些夜汗,也許你的睡眠會受到影響,而你的泌尿生殖系統會受到傷害,你的骨骼會變得脆弱。但現在我們知道這影響了我們的心理健康、能力、皮膚、骨骼、腎臟、頭暈、耳鳴、凍結肩關節,每次我在社交媒體上發這些,網路就會爆炸。數以千計的女性會說:「天哪,我不知道這些。」而這種確認對她們來說是如此重要,因為她們長期以來被忽視,告訴她們一切都是心裡的問題。
    如果我們把更年期從圍絕經期到絕經期的應變來看,平均年齡範圍是多少?雖然這是一個很難界定的詞,但所謂的典型年齡範圍又是什麼?一般來說,這可以在這個年齡到那個年齡之間開始。因此,在美國以及大多數歐洲國家,絕經的平均年齡,即最後一次月經後一年,是51歲。圍絕經期,即身體開始意識到雌激素水平下降並開始出現症狀的階段,通常在此之前七到十年開始。因此,正常的更年期年齡範圍依然是45到55歲。所以如果你算一下,把這個向後推七到十年,對於一個35歲的女性來說,開始體驗圍絕經期症狀是完全合理的。
    那麼,我們先從這是什麼開始。我希望你能用十歲小孩能懂的方式向我解釋,因為我相信還有其他人,不論男女,都不太清楚。我們要談論的是性腺,對吧?什麼是性腺?性腺就是我們的生殖器,在男性中是睪丸,製造基因物質、製造精子的地方。而在女性中則是卵巢。所以男性和女性之間的主要區別以及這個過程如何進行就是:男性不斷新生基因物質,從青春期開始到他們基本上死去,除非他們有某些醫療問題。女性則不然,我們的卵子是在母親的子宮內發育的。所以當我們在母親的子宮裡,當她懷孕五個月時,我們身上擁有的卵子數量達到頂峰,這些卵子旨在支持我們直到進入更年期。這些卵子在我們進入青春期之前都是處於休眠狀態,然後再次醒來並開始排卵。因此,我們有著每月的週期,對於健康的人來說,荷爾蒙隨著每個周期的變化而上升和下降。我們來月經、懷孕、不懷孕,然後整個過程重新開始。
    隨著時間的推移,由於我們天生便擁有的卵子供應量減少,卵子的品質也逐漸下降。因此當女性達到30歲時,她的卵子供應量僅剩大約10%。而當她40歲時,卵子供應量下降至約3%。所以,這使得這種自然荷爾蒙的波動愈來愈困難。我們開始看到月經的變化,然後器官系統開始感受到雌激素的缺乏。雌激素是我們大多數身體系統中的一種強效抗炎荷爾蒙。因此,更年期的肌肉骨骼綜合症現在正被提及得越來越多。我們開始注意像凍結肩、全身疼痛等問題。而大多數醫生並不瞭解這些,他們大多知道潮熱、夜汗和睡眠干擾。但現在隨著我們真的開啟了討論有多少器官系統受到影響,我們看到人們紛紛湧現出來,對於知道自己並不瘋狂,以及被確認感到非常開心。
    那麼在這三個階段會發生什麼呢?我們有圍絕經期,根據我的了解,就是當雌激素水平開始下降時。對的,所以我們開始看到激素的變化。
    所以,與那段愉快的每月雌激素激增相反,隨著排卵的發生,然後孕酮上升,我們有時開始延長,或者說它們甚至變得更加接近。我稱之為混亂區域。曾經是一個非常可重複、可靠的系統,開始失效。因此,有些女性會有不規則的月經,即她們的月經間隔變長,有時甚至會跳過月經。其他女性則會有非常重的月經,幾乎像是出血一樣。而且再一次,身體對此的反應因人而異,完全是個體化的。醫生喜歡遵循檢查清單的事物。對,我們有這麼多複雜的東西需要學習,我們有這些檢查清單。但更年期就像是在一隻移動驢子上釘尾巴,而在圍絕經期,狀況非常、非常混亂。雌激素激增,然後又消失一段時間。就像一位處於圍絕經期的女性,幾個月內可以感覺完全正常。一切突然變得亂七八糟,然後她又好起來了。你知道,不僅她的雌激素在下降,她的睪丸激素也在下降。因此,我們看到肌肉質量的流失。我們看到她的性功能變化。我們看到力量減弱。你知道,有一些非常好的研究表明,睪丸激素也會影響我們的心理健康和認知能力。為什麼這種情況會發生呢?從進化的角度來看?人類學家在這方面做了深入的研究,世界上只有幾個物種會經歷更年期。人類就是其一。還有幾種鯨魚。而我認為,他們現在發現了一種長頸鹿的物種也會這樣。然而,大多數哺乳動物會在仍然排卵的時候死亡,即它們不會經歷更年期。因此,有一個叫做祖母假說的概念,即女性如果在某一時期停止生育能力,會有進化上的優勢。現在,還要考慮到人類因為現代醫學延長了壽命和健康期。因此,當我們進化時,我們並不會活那麼久。你知道,像我這個年紀的女性是相當稀有的。我55歲。因此,很難說。我認為我們的壽命超過了我們基因本身的設計。因此,我們活得更久,必須面對這樣的後果。然後下一個階段是更年期。更年期本身其實只是你生活中的一天。就是當你可以斷言再也不會排卵,就結束了。如果一名女性年齡超過45歲,並且已經一年沒有月經,那就是定義。好吧,這會變得複雜,因為如果她做過子宮切除手術、不流血或因為安置了節育器或其他原因呢?那麼我們就不能用她的月經來幫助判斷。這就是我們開始做血液檢查,以了解她在更年期過程中處於何種狀態。然後,絕經期就是你餘生的開始。你知道,潮熱可能會消失,夜間盜汗可能會消失,思維模糊可能會好轉,但基本上除了這些,其他一切會以非常線性的方式持續進行,直到你死亡,而不使用雌激素替代療法。輕描淡寫地說,你似乎對醫學界以及社會大眾目前為女性在圍絕經和絕經階段提供的解答感到有些不滿。我和很多正處於更年期的女性坐在這裡,她們似乎也對答案感到困惑。兩天前我和一位非常成功的女性坐在這裡,她擁有世界上所有的資源。她基本上是那種擁有所有答案的人。人們來找她是因為她有答案。而在她目前的生活中,唯一一個她似乎沒有答案的事情就是更年期。她在互聯網上翻找,谷歌各種信息,發現矛盾的信息。當你坐下來,你也有同樣的感覺。你覺得女性似乎被一個系統所辜負,敢說是。 我認為醫療系統辜負了她們。我認為社會辜負了她們對我們的價值和自我價值的認知。而醫學,我知道,我經過一個極好的培訓項目。我為我所學到的感到非常自豪。我為我提供的護理感到非常自豪,儘管我在大約15年的時間裡是一位可怕的更年期提供者。我知道我所知道的。我依賴於我的培訓,並沒有超出傳統培訓的限制。這是一個如此系統性的問題,意義重大。我要告訴你一個故事,這個故事是真的,雖然尷尬,但我認為需要說出來,因為它真的凸顯了女性在醫學上的待遇。在我受訓的時候,我們有這些高年級的住院醫師。因此,我們有一個等級制度,根據訓練的年限劃分。我記得在早期,可能是我的第一年,我們有這些診所來照顧病人。我們有產科,還有婦科,作為我們訓練的不同分支。在婦科方面,一切都被混在一起,從兒童到更年期。我們沒有專門的更年期診所。在四年的課程中,我可能只得到了六小時的講座。因此,我們會有這些中年女性前來,她們有多重的抱怨。她們感覺不舒服,無法入睡,體重逐漸增加,感到疼痛,這是一長串稍顯模糊的症狀,而我的高年級住院醫師會說,“哦,祝你好運,你碰上了WW。”這是代號,我們從不在病歷中寫下這個。這不是我的教授教給我的,而是培訓期間口耳相傳下來的。
    以下是該文本的繁體中文翻譯:
    而一個 WW 就是一個愛抱怨的女人。
    這是代號。
    現在我知道她是圍絕經期,
    正遭受著她現在的症狀清單,
    我們已經將其分類出約七十個。
    她們感到沮喪,
    因為她們認為無法幫助她。
    現在記得女性健康倡議,
    這是一項原本應該對女性帶來很多好處的研究。
    它最初的設計,並於2002年停止。
    這是我培訓計劃的結束,正好是在2002年。
    因此,我來自於美國最後一批接受激素替代療法訓練的醫生之一。
    然後,地板就在我們腳下拔掉了。
    所以在 WHI 中,有錯誤。
    報導中有誤資訊。
    對結果的解讀也出現了偏差。
    所有這些都已經被重新審視、重新考量。
    我們知道對於絕大多數女性而言,
    激素替代療法是安全且有效的,
    如果她選擇採用,這可以讓她重新獲得生活。
    但是這個選項已經被大多數女性排除在外。
    最近我看到了數字。
    85% 的女性來看病時抱怨著我們現在所知道的。
    這是在2023年。
    美國食品藥品監督管理局(FDA)看到了這些數字。
    85% 的女性抱怨更年期症狀。
    目前接受治療或療法的只有10.5%。
    在你心中是否存在某種感受,
    即使你是一名醫生,
    對於醫療體系感到有些失望,
    或出於個人原因對醫療體系持懷疑態度?
    我,是的,我就是這些女性之一。
    你知道,我曾以為我會成為那種能輕鬆度過更年期的女孩,因為我很瘦。
    而我當時認為,瘦就是健康。
    我仍然,這種心態在我訓練期間和我的大部分實踐中都依然盛行。
    我經歷了一種對肥胖非常偏見的訓練。
    整體醫學對於體重有著非常明顯的偏見。
    所以現在我深入研究了營養,
    深入研究了更年期,
    並真正坐下來聆聽病人,
    意識到那些在更年期時體重增加的女性,
    她們其實沒有做出任何不同的改變。
    她們仍在運動。
    她們的飲食一直沒變。
    對她們來說,唯一改變的就是她們的荷爾蒙,而這一點在多次就診中被明確忽視,甚至更糟。
    這是一個長長的症狀清單。
    根本原因是更年期,但沒有被認識到。
    一種藥物本可以解決所有問題,
    但她們卻需要去看七、八、九個不同的專科醫生,
    服用七、八、九種不同的藥物來處理每一個症狀,
    而她們所需要的只是讓她的荷爾蒙恢復正常。
    她會感覺很棒,能夠以應有的方式衰老。
    當我們討論正在經歷更年期女性的潛在健康影響時,那不僅僅是 W.W.。
    這更多……
    但這就是她的感受,
    而這正是周圍人對她的分類。
    但這是有真實健康後果的,
    是會改變生活的健康後果,
    及減少壽命的健康後果。
    是的。
    那些後果是什麼?
    我們知道女性風險,且研究已經完成。
    這不僅僅是衰老。
    當然,衰老也作用於此,
    但當你把更年期作為一個獨立風險因素來看時,
    她的心血管疾病風險增加,
    糖尿病風險增加,
    她的胰島素抵抗會立即失控。
    你的聽眾以及在 YouTube 上觀看的人會感到震驚。
    我會說她們中有多少人在30和40歲時膽固醇水平上升,
    但飲食和運動並未改變。
    我們看到膽固醇水平的變化。
    皮膚、頭髮、牙齒,牙科變化,內耳變化。
    眩暈是不可思議的。
    凍結肩膀是很常見的病症。
    凍結肩膀。
    凍結肩膀是肩關節的粘連性囊炎。
    在更年期時非常普遍。
    因此,雌激素具有驚人的抗炎作用,
    尤其是在我們的骨骼、關節和肌肉中。
    而凍結肩膀是非常常見的。
    療程約需兩年才可緩解。
    緊貼於骨骼的肌肉附著的囊袋變得被包圍並粘附,因此需進行療法並做很多訓練。
    例如,女人無法伸手到背後繫她的胸罩。
    這是其中一個常見的困難。
    或者當你想和你的朋友拍照時,
    你無法把手臂抬起。
    或是無法把手臂抬高。
    這是我所提出的研究之一。
    我在社交媒體上做的很多事情會展示研究,
    因為我喜歡有數據。
    我會收到一萬個評論,喔我的天,那也發生在我身上。
    那發生在我身上。
    那也發生在我身上。
    不是我能解決它,但至少她們知道,
    這是某種… 這不是你的錯。
    你什麼都沒做,
    你的雌激素水平下降了,導致關節的炎症增加。
    研究是否發現到,
    未以某種方式治療的更年期女性的壽命會減少?
    我們知道, 服用 HRT 的女性有較低的全因死亡率。
    什麼是 HRT?
    激素替代療法或更年期激素療法。
    根據已進行的研究,包括觀察性研究和 WHI,
    服用激素的女性,尤其是在更年期早期開始的女性。
    好吧,因此,雌激素,對於減少某些疾病負擔存在一個機會窗口。
    這是非常重要的——在圍絕經期開始或在更年期的頭十年內。
    這是降低糖尿病風險、降低心血管疾病風險和降低癡呆風險的最佳時機。
    當我們超越這個時間範圍時,我們開始失去這些好處,
    因為雌激素在預防上的效果優於治療。
    所以我醫學院的女兒說,
    「媽媽,我永遠不會停止使用雌激素。」
    我將開始進入圍絕經期。就像,我不會成為那些永遠不會停止使用雌激素的女性之一。當然,她是我的女兒,整天在社交媒體上聽我說話。所以她有點偏見。但她說:“為什麼我們不能達到一個point,讓我們的雌激素供應沒有缺口?我們只要支持從圍絕經期開始。提供給所有女性。不是所有女性都會選擇這個,我支持這一點。但我們沒有進行討論,她們也沒有被給予選擇的權利。” 那麼,你會建議你女兒幾歲開始進行荷爾蒙替代療法,如果她選擇的話?所以我會說,我們開始檢查荷爾蒙水平。我們大約在遲到的40歲時開始觀察。當然,如果她開始有任何異常症狀。我女兒過著她最好的生活,為自己的健康做著所有正確的事情。突然之間,她睡不好,或者感到疼痛,或者注意到自己身體的變化。大多數女性能告訴你一些不對勁的地方。我無法確定但我知道我身上發生了變化。我對事物的反應不再一樣。她們的心理健康發生了變化,或者她們的腸道變了,甚至腸道健康。幾乎沒有一個器官系統不受到影響。我有時會想,因為有一個人正在經歷這些,而周圍的人則可能不大明白。那個正在經歷圍絕經期或絕經期的人,但周圍的人通常不會理解她們的情況。所以他們可能會以舊的方式來看待她們,或者可能會給她們貼上其他標籤。他們可能會錯誤診斷為其他男性健康問題。我記得我生活中有一位女性,在這個年齡段她的行為發生了變化。我當時不知道圍絕經期或絕經期。現在回想起來,我才明白,哦,我的上帝,周圍的每個人都認為她有躁鬱症或其他問題。對。我是說,這可能對離婚率有所影響,也許從某種意義上講,這是好事。我對絕經期的其中一個正面看法是,女性正在斷絕生活中再也不合邏輯的事物。她們不再忍受——作為社會,我們傾向於承擔每個人的負擔,並在許多關係中承擔情感勞動。承擔組織上的勞動。我看到,因為她們正在艱難掙扎以維持生計,所以她們能夠迅速地說,不,我不想再這樣過了。妳需要在妳所處的關係中付出妳的努力。妳需要履行妳的承諾。我無法承擔所有的組織勞動或情感勞動。我有一位病人是離婚律師,她說,我真的認為這個離婚的很大一部分是因為絕經期,她們要麼在優先考慮對她們重要的事情,要麼沒有得到她們所需的支持。我們怎能為她們提供所需的支持?我認為我們需要討論這個問題。我鼓勵我所有的病人,所有在社交媒體上的追隨者,告訴妳的故事。告訴妳的故事給任何會傾聽的人。告訴妳的女兒們、侄女們、兒子們、親人。讓這成為一個正常的對話部分,這樣我們就能看到即將發生的事情。我們理解可能會發生什麼,而不會讓任何人在經歷這一切時感到瘋狂或孤獨。然後我們需要在我們的醫療系統中做得更好,為這些女性提供支持,不管她們需要什麼,包括荷爾蒙、非荷爾蒙或認知行為療法。我們可以做很多事情。不僅僅是荷爾蒙療法是不解決一切的萬能藥。我們必須支持整個工具箱。我們必須優先考慮我們的睡眠,進行我們所需要的鍛煉,專注於力量訓練。當我的一代人在這方面幾乎從未這樣做過,我們專注於有氧運動,追求纖瘦小巧。現在是時候變得強壯了。妳擁有的肌肉質量將決定妳的壽命和年齡增長後的功能性。 而絕經期,雌激素和睾酮的流失正在拆解我們的肌肉單元,這也導致了骨質疏鬆。我想了解整個工具箱。但在我們之前走到那一步之前,我也想理解為什麼女性有時不會表達她們正在經歷圍絕經期或絕經期。這是什麼原因?有關於談論這件事的污名嗎?是的,我認為老化和女性老化是帶有羞恥和污名的。然後妳又疊加了生育能力的喪失。在醫學領域,當妳查看美國的研究資金時,女性健康方面的資金,我認為是550億,而國家衛生研究院則是用於所有研究的資金。這是在製藥公司資金之外的。而女性健康大約獲得150億。這些資金中的大部分用於使人懷孕、保持懷孕和生育問題。絕經期獲得的資金,我想是1500萬。我的天。 是的,這是0.03%,如果我計算正確的話。難道我們不再重要,像我們在生育期間那樣嗎?我們的生命難道不重要嗎?這對我來說是荒謬的。當我們可以介入並幫助這些女性獲得更長的生命和更好的生活質量的時候。那有多少女性呢?我知道我們在之前討論比例時提到過,但我在妳的書中看到,這到2023年底將是12億女性。而每年,有4700萬新進入圍絕經期或絕經後類別的人。12億。沒錯。這麼多女性都沒有觸及到知識,沒有地方可以求助。我們知道,85%的女性進入她們的醫療提供者辦公室抱怨,“幫助我”,卻被拒絕。她們離開時對問題的疑問比答案多,而且只有10%的人甚至在討論荷爾蒙替代療法。
    然後如果她們被給予這些,她們會非常害怕,因為對婦女健康倡議的誤解,她們深信自己會得癌症。而這項研究已經被徹底推翻和回溯。我們從這項研究中獲得了良好的信息。但是,你知道,雌激素導致乳腺癌的想法是這項研究帶出的最糟糕的結果,因為這根本不是真的。此外,這還對心理健康有影響。我真的想深入探討激素替代療法及其相關問題。但對女性的心理健康影響,我們是否看到抑鬱症的增加,以及抑鬱症的後果呢?抑鬱症、焦慮、雙相情感障礙、整個光譜,包括注意缺陷過動症。因此,我們看到的是新發病的出現或疾病的惡化。所以我告訴我的病人,或者在社交媒體上告訴大家,你可能在使用SSRIs治療抑鬱症時一切正常,但如果它不再以那個水平起作用,請不要驚訝。你要麼需要增加劑量。因此,目前沒有人倡導將雌激素替代療法作為抑鬱症的主要治療。然而,我們從研究中得知,它是一種非常強大的輔助工具,如果在圍絕經期開始,可以預防新的抑鬱症發作。在圍絕經期開始激素治療的女性在絕經期時的新發抑鬱症的發生率較低。至於自殺率,我看過這些數字,COVID影響了一些數據,因為我們確實看到了自殺率的上升。但我們確實在圍絕經期和絕經期的時間段內,尤其是在白人女性中,看到了一個明顯的上升,而在美國的有色人種女性中則沒有那麼明顯。炎症,什麼是炎症?當然。炎症有慢性炎症和急性炎症。因此,急性炎症是我們生存所需的。它是身體對外來入侵者或對損傷或疾病的反應。所以你扭傷了腳踝,對吧?然後我們損傷了那個組織。這些化學殘留物從受損的組織中散播,基本上告訴我們的免疫系統,將血液送到那裡,送白細胞和紅細胞,以及所有將要對抗和修復這些的細胞。你會腫脹,會感覺到疼痛。這會讓你遠離那個關節以便它可以癒合,對吧?所以當我們感染病毒和其他疾病時,急性炎症也會發生。慢性炎症則是這種類似潛藏的低度炎症,在背景中發生。因此,自體免疫疾病有很多慢性炎症,但我們也看到衰老本身。我們無法改變我們正在老化的事實,但絕經期極大地增加了女性會經歷的慢性炎症的程度,這僅僅是基於她體內雌激素和睪酮的缺乏。我正在努力弄清為什麼缺乏雌激素和雌激素的下降會導致炎症。結果發現,雌激素是一種非常強大的抗炎激素。因此,我們就像是移除了那層保護的毯子。現在你因為這個而老化得更快。好的,所以我們需要確保不論如何都要減少炎症。而這是加爾維斯頓飲食的第二個組成部分,抗炎營養。如果我想遵循低炎症飲食,你提到過糖。還有什麼別的我需要注意,或者在超市中避免或選擇的東西嗎?當然。所以我會嘗試以這樣的方式來教原則,讓我們增加某些食物,而不是限制,因為這樣會導致飲食失調。因此,監控你的添加糖,每天保持在25克以下,但纖維。這是大多數人並不注意的事情。你的飲食中每天攝取多少纖維?大多數女性大約攝取12克,而我們應該攝取的最少是25克。維生素D也是一個關鍵因素。大約85%的我的病人和進入絕經期的女性維生素D缺乏,不僅僅是低,而是缺乏。我們當然在防止皮膚受到陽光損害,我們待在室內時間較多,經常盯著屏幕,但我們的腸道也在變化,我們吸收維生素D的能力正在下降。因此,確保你定期檢查維生素D水平,在需要時補充或攝取富含維生素D的食物,這也是另一個要注意的。此外,維生素D是否能減少炎症?是的。維生素D是一種維生素,但它也是一種激素,具有多功能的作用。所以維生素D缺乏與許多慢性疾病有關。你更有可能會患高血壓、糖尿病、中風,還有所有女性的十大致死原因中的前七名。因此,保持這些,同時也還包括心理健康,你知道,大腦中有很多維生素D受體。所以,你知道,當我的病人來的時候,我第一件事就是檢查維生素D水平。最近六個月來,我在這個節目中與很多專注於營養或醫療的醫生交談,他們都提到纖維。你知道,歷史上人們通常非常關注蛋白質和各種東西。但是不知怎麼的,突然之間,每個人似乎都在談論纖維。所以纖維對我們有眾多好處。它減慢了葡萄糖進入血液的吸收,因而隨時間保持較低的胰島素水平。它給我們的腸道微生物群提供食物,水溶性纖維。因此,纖維有兩種型別:水溶性和非水溶性。所以,非水溶性纖維就相當於你在搖動纖維補充劑時,看到的沉澱在底部的東西。那就是非水溶性纖維。那是把水吸引進腸道並加快通過結腸的過程。而水溶性纖維則會溶於水。那是混濁的部分。那是我們的腸道微生物群的食物。那是前生物素。
    你如果每天的飲食中攝取足夠的纖維,就不需要補充益生元。因此,保持腸道微生物組的健康和快樂將會有多種益處。目前在研究界,這類數據正在迅速增長,關於腸道微生物組、如何保持它的健康以及它影響哪些器官系統的問題。我們的腸道微生物會產生一種叫做氧丁酸鹽的物質,然後被吸收到血液中。擁有高水平氧丁酸鹽的人實際上健康得多,患冠狀動脈疾病、癡呆等的風險也較低。因此,當我談到更年期的工具箱時,激素療法僅僅是這個拼圖中的一小部分。但營養應該始終是首位的。你攝取再多激素,如果沒有充分滿足你的營養需求,也是不行的。
    那麼,每個超市裡有哪些纖維含量豐富的食物呢?例如酪梨、奇亞籽、堅果、漿果、十字花科蔬菜,還有一些脆脆的東西,這些都是纖維,比如說蘋果等有很多的纖維。瘦肉或其他食物中纖維不多。因此,富含纖維的食物主要是水果、蔬菜、種子和堅果,比如蘆筍、西紅柿、菠菜、芹菜。蘆筍、芹菜,對的。西紅柿就少一些。想想那些通常用纖維來提供脆感的食物。
    說到禁食,我是個支持者,但並不適合每個人。這並不是減重的最佳方法,關於減肥的數據也充滿矛盾。如果不小心,你在進食時間內吃了很多東西,就會抵消禁食的好處。不過,關於神經炎症和禁食,以及全身性炎症和禁食的研究數據是非常好的。因此,我建議因為全身抗炎的益處而進行禁食。我們也確實看到禁食後整體胰島素水平有所降低。
    人們談論的禁食方式有很多。因此,當我教導我的學生或病人時,我推薦16/8的禁食方式。這就是馬克·馬特森(Mark Mattson)的數據,指的是連續禁食16小時,之後約有8小時的進食時間。對於其他人來說,這是個性化的。有些人可能會在14小時的禁食下表現良好,甚至是15小時的禁食。16小時只是一個可以努力達到的目標。如果有人考慮將禁食納入生活,建議給自己大約六週的嘗試期。不要試圖在從未嘗試過的情況下禁食16小時。你的身體會適應。
    我得到的建議,以及我現在所做的和教的,過去我通常在早上六點左右吃早餐,然後再運動。於是我將這個進食時間推遲到了6:15。我這樣做了三到四天,直到它感覺正常、自然,並且我並不餓。然後我把時間調整到了6:30,接著我每週逐步將進食時間再推遲15分鐘。到了第五週,我記得坐在我的桌子前,準備好午餐。那時我仍在醫院,心裡想,哦,天啊,我成功了。已經中午了,我並不覺得難受。我的身體就是這樣慢慢適應調整過來的。自2015年以來,我就一直在禁食,可能自2014年開始,這已經成為我生活中的正常、自然的一部分,我甚至不再考慮這件事。
    你有注意到這有哪些影響嗎?我做了很多事情,真的很難判斷。但我發現,當我在禁食時,我的思維更加清晰。我的工作做得更多,進行研究時效果最好。而且,與我的追隨者溝通得最好的時機通常是在早上。如果你在社交媒體上關注我,你經常會看到我穿著睡衣,喝著咖啡,邊準備工作,因為我對學到的東西感到非常興奮,想要與大家分享。
    因此,我發現一旦我打破禁食,神經突觸的反應速度往往較慢。我從進化的角度思考這一點,禁食為何有意義以及為何我們的飲食習慣中一定要有早餐、午餐和晚餐,也許早餐在七點鐘。這是一種社會建構,並沒有好的科學依據。當然,有些人需要透過更頻繁地進食來獲得更好的效果,這也是為什麼我認為禁食並不適合所有人,特別是對於那些可能引發飲食失調的人。如果你有糖尿病或低血糖,那麼禁食可能不適合你,但大多數人都可以成功實行。因此,我真的鼓勵人們嘗試一下,看看自己能夠怎樣融合這種方式。
    我一直試著以進化的框架來思考。我在思考我們的獵人採集時期,當時沒有24小時隨時可得的食物。是的,我們需要一個高度集中的大腦去外出狩獵。所以這解釋了為什麼當我們感到饑餓時,大腦的工作反而更好。這似乎還是因為大腦內有更多的氧氣或養分。大腦使用酮體作為燃料時,表現出更好的效率,而不是使用葡萄糖。所以,葡萄糖是身體的首選燃料,但當他們進行研究時,那些動物的實驗顯示,當動物在禁食狀態下時,能更快地通過迷宮並學習,比它們進食後要好得多,似乎更懶惰。
    如果你使用生酮飲食,酮體也可以作為能量來源。是的,可以。 但我認為,當馬特森和那些研究者在對阿茲海默症和癡呆症進行研究時,那時並沒有生酮飲食。他們只是知道人們正在利用酮體作為燃料,而這是一個正常的自然過程。我們在睡眠中。
    所以我們首先燃燒血液中的葡萄糖,然後燃燒肝臟中的葡萄糖,還有,嗯,葡萄糖生成。接著我們改為燃燒脂肪作為能量來源。因此現在有些人喜歡攝取外源性酮體。我自己從未嘗試過,我也沒有這方面的文獻可以支持它的使用。加爾維斯頓飲食的第三個組成部分是燃料重新聚焦的概念。對,這涉及到食物,我們關注的是宏量和微量營養素。因此,我在纖維、維他命D、鎂等方面加強了重點,因為這些成分特別是在更年期時,往往是我們這個性別缺乏的東西。因此,我真的在努力強調這些東西,確保我們不僅僅是在計算卡路里,而是看看你每天攝取了多少維他命D,看看你每天攝取了多少纖維。我們在蛋白質方面是否有某種食物的比例?我最初設計的加爾維斯頓飲食是為了減肥,你知道的,但是如果我重新寫它,我現在在指導我的病人的方式是,我會在蛋白質方面大大增加。我從那本書寫成以來所學到的是,攝取蛋白質對於維持肌肉質量非常重要。我也在討論許多關於肌酸的內容,還有一些在,我們稱之為65歲及以上老年人的有趣研究,對我來說現在距離那已經有九年了。因此,肌酸補充劑,單獨的肌酸補充劑,與舉重結合使用的話,我們看到在更年期患者和絕經後患者中,肌肉質量和力量的增長更為顯著。對,我正準備問你這整個有關肌肉質量的話題,為什麼肌肉質量對這次對話如此重要?
    所以我們知道在更年期中,衰老和更年期結合在一起,會導致肌肉質量的顯著損失。在更年期的前十年中,我們可能會失去高達10%,有時甚至15%的肌肉質量。這些肌肉質量將決定你對糖的抵抗力。因此,你的胰島素抵抗其實與你的肌肉質量、功能性以及從跌倒中恢復的能力息息相關。還有一件事情是大多數人不理解的,就是肌肉骨骼單元是作為一個整體運作的。所以當我們擁有低肌肉質量時,你會顯著提高骨質疏鬆症的風險。現在,這可能會讓你感到震驚,但50%的女性在去世前將會有一次骨質疏鬆性骨折。而這幾乎是完全可以預防的。什麼是骨質疏鬆性骨折?所以骨質疏鬆症是當我們失去骨骼的密度時所發生的。於是,雌激素讓我們在整個生命中不斷重塑我們的骨骼,對吧?我們會磨蝕舊骨骼並放下新的骨骼。因此作為女性,我們在大約35歲時達到最大骨密度。然後在衰老過程中它會慢慢下降。當我們進入更年期時,我們會看到骨骼的巨大損失。因此這種骨骼的流失使得骨骼變得更脆弱,更容易在跌倒時骨折。因此,如果你在更年期跌倒並摔斷髖骨,30%的女性在手術後的第一年會死亡,而未手術的女性70%會死亡。而那一年是伴隨著可怕的痛苦,無法移動,成為非常非常痛苦的人。這其中有很多是可以預防的。進行荷爾蒙療法、獲得足夠的運動、進行抗阻力訓練、攝取蛋白質、補充肌酸,確保你攝入足夠的維他命D,這將在我們老去時對我的族群保護巨大。我們可以預防大部分的情況。
    我想具體談談你提到的這個荷爾蒙替代療法。你也提到了一項研究,這項研究讓人們感到恐懼。對,是的,婦女健康倡議,對吧。該研究建議如果某人進行荷爾蒙替代療法會增加乳腺癌的風險。所以讓我們來分析一下。最初,該研究是設計來看是否我們從觀察性研究中知道,荷爾蒙替代療法是否會對心血管疾病真正具有保護作用?這是研究的功能,對於使用和不使用荷爾蒙的人群進行比較。我們從觀察性研究中知道,是的,那些接受荷爾蒙治療的女性心血管疾病和各類死亡風險都要低很多,這意味著死亡是由許多原因引發的,包括心臟病本身,對嗎,動脈硬化性心臟病。因此,但是這是觀察性研究。證明這些結果的方式是進行與安慰劑的隨機對照試驗。因此終於,在1998年,女性們開始資助這項研究。這是如此令人興奮,女性們都蜂擁著報名參加它。但由於最終目的是證明荷爾蒙是否能對心血管疾病具有保護作用,因此患者的平均年齡為63歲。這樣可以看它是否會影響心臟疾病,因為女性通常在60多歲和70多歲時會得心臟病,對吧?所以他們招募並分成兩組。我們有有子宮的女性和沒有子宮的女性,也就是那些做過子宮切除手術或天生沒有子宮的女性。因此每組都有安慰劑組和藥物組。當你沒有子宮時,絕對不需要使用黃體素。當你有子宮時,必須給女性使用黃體素或孕激素,以保護子宮內膜免受雌激素的影響。未對抗的雌激素可能會引起子宮內膜癌,但我們可以通過給予她黃體素來避免這一點。
    你跟上我了嗎?
    所以我們有一個僅含雌激素的組別和一個含有雌激素及黃體素的組別,
    每個組別都有一個安慰劑。
    所以我們開始吧。
    讓我們服用藥物,讓我們服用安慰劑,開始測量。
    在雌激素加黃體素組別中,他們在兩年後看到的結果是
    與安慰劑相比,乳腺癌的風險略微增加。
    現在,你必須理解絕對風險和相對風險之間的區別。
    所以相對風險從,
    因此絕對風險從每年四名千名女性
    增加到每年五名千名女性。
    也就是說,每千名接受雌激素和黃體素治療的女性中
    有一名在安慰劑組中發展為乳腺癌。
    這是25%的相對風險增長。
    這個統計數據讓世界震驚。
    因此,研究人員在華盛頓特區的水門飯店舉行了一個大型記者會。
    每個主要的新聞媒體,此時還沒有互聯網,
    並宣布雌激素會導致乳腺癌。
    現在,請記住,這些女性使用的是雌激素加上黃體素,
    而這種黃體素被稱為普羅維拉。
    僅含雌激素的組別持續了幾年,
    因為使用僅含雌激素的女性,
    不僅沒有看到乳腺癌風險增加,
    而且我記得是有20%的乳腺癌風險降低。
    是的,與相對風險有關。
    而且相對死亡率降低了40%。
    所以我們認為這是因為雌激素滋養乳腺癌細胞,
    但並不會導致乳腺癌。
    我們體內的雌激素水平最高時是在懷孕期間,
    而且被診斷為乳腺癌是非常罕見的。
    一個健康的乳腺細胞具有雌激素受體。
    而所有的雌激素受體陽性僅意味著,
    該乳腺癌細胞因突變而從健康變為癌症,
    但保留了其雌激素受體。
    因此,我們可以利用這些受體對抗癌細胞
    來治療乳腺癌。
    所以這項研究已經被修正,
    進行了多項研究,
    但整體觀念並沒有改變。
    我自己作為一名婦產科醫生,仍然認為應該使用最低劑量
    最短的時間,
    僅在那些絕對沒有其他方法
    能幫助她的潮熱的女性身上使用。
    更年期是由血管運動症狀來定義的。
    就這樣。
    你知道,陰道雌激素,
    也就是將雌激素局部放置在陰道內。
    所以我們在大量患者中看到的最大問題之一,
    超過50%的人,
    是我們所稱的更年期生殖泌尿綜合症。
    而且膀胱、陰道,
    以及中間的所有組織
    都具有大量的雌激素受體。
    當我們去除雌激素時,
    這些組織變得非常薄。
    我們失去彈性。
    我們看到反覆的尿路感染。
    對於在更年期的女性來說,
    最可能幫助她的治療
    用於反覆尿路感染(這是女性主要的死亡原因),
    是陰道雌激素。
    而且對於每個人來說都是安全的,包括乳腺癌患者。
    因此,甚至這個選擇也被很多無辜受苦的女性
    因可怕、疼痛的性交、乾燥、以及
    反覆尿路感染而排除在外。
    而這只是一個幫助女性且易於解決的極簡之事。
    但是她們卻沒有得到這種治療。
    陰道雌激素是唯一一種給藥的方式嗎?
    事實並非如此。
    所以當我們看激素替代療法時,
    我們有,或者說我們有任何藥物,
    像類固醇是一個不錯的思考方式。
    假如你有皮疹,你去藥房
    取了一些,你知道的,皮質醇霜,
    那是局部療法,對吧?
    所以陰道雌激素、霜劑,還有藥丸,
    有多種將其放入陰道的方法。
    但這被視為局部療法。
    它不會被系統性吸收。
    我們只是當下在治療。
    系統性療法就是當它治療一切,
    我們的大腦、骨骼、尿道,
    從內到外。
    所以你可以口服。
    有霜劑、有貼片、有環、有現在可用的顆粒。
    有多種方法將這種藥物送入你的體內。
    最受歡迎的激素替代療法的給藥方式是什麼?
    所以這取決於國家。
    在英國,它傾向於是凝膠或霜劑,
    這是大多數普通醫生會遵循指南並開處方的方式。
    我認為這是英國最容易獲得的藥物選擇。
    在美國,非口服形式通常是貼片。
    我們也有藥丸可以供應。
    雌激素藥丸有一個警告。
    每當我們攝取任何東西時,
    食物、藥物,進入胃,
    然後進入腸道,接著通過門脈靜脈
    進入肝臟。
    所以門脈靜脈直接到肝臟進行處理。
    當那一波雌激素或睾酮
    到達肝臟時,我們會看到一些問題。
    對於睾酮,它是肝毒性。
    而對於雌激素,我們會看到凝血因子的上升。
    所以你會看到很多女性擔心
    激素治療,因為這可能導致血栓的風險。
    這些女性可能有遺傳性血栓的風險
    或基因,或者她們曾經有過血栓。
    但如果她們避免口服雌激素,轉而使用非口服形式,
    比如貼片、環或甚至顆粒,
    那麼我們就繞過肝臟。
    而我們就不會有凝血風險的增加。
    – 還有其他副作用嗎?
    你知道,生活中沒有什麼是—
    – 當然有。
    所以對於雌激素,我們必須看每一種。
    所以當我們看看激素替代療法時,
    我們有雌激素,我們有雄激素,
    即睾酮、脫氫表雄酮和雌二醇。
    然後我們有黃體素,
    即生物等同形式的黃體素。
    有合成的黃體素可用,
    但我通常只開處方黃體素。
    因此,它們每一種都有可能出現的問題。
    所以對於雌激素,你會看到頭痛。
    這對我們來說是一個紅旗。
    我們擔心。
    你可以看到偏頭痛變得更糟。
    因此,這些病人你必須非常小心,
    用低劑量。
    你可以看到無法解釋的情況。
    所以40%的接受停經荷爾蒙療法的病人
    會出現陰道出血。
    這並不意味著是月經。
    我們並沒有喚醒你的卵巢,它們已經消失了。
    我們只是刺激子宮內膜組織,
    導致一點點出血。
    這通常是自限性的。
    它可以自行消失。
    如果持續幾個月,
    我們會進行超聲檢查以確保
    我們沒有漏掉息肉或其他問題。
    但這是我會提醒我的病人的事情之一。
    所以我擔心的事情,包括頭痛,
    一些女性,根據配方而異。
    對於貼片來說,它有一種粘合劑
    讓它能附著在你的皮膚上。
    大約有10%的女性
    會對粘合劑產生某種過敏反應。
    所以我們必須尋找其他形式。
    幸運的是,市場上有多種形式。
    對於病人來說,我們需要進行一些試驗和錯誤
    來找出不僅是最適合她的配方,
    還有最適合她的劑量。
    所以如果我是一位停經的女性,
    我來找你,說我需要幫助,
    你一定會收到成千上萬這樣的信息。
    每周可能有成千上萬的信息。
    然後我走進你的診所。
    你會從哪裡開始了解我?
    我會讓你講述你的故事。
    我會講述我的故事,這是你常聽到的典型故事。
    那接下來會發生什麼?
    症狀。
    所以我們會進行血液檢查。
    有時我會測試荷爾蒙,看她在旅程中的狀態,
    如果我不清楚她的情況,我可能會進行血液檢查以幫助我定義
    她是處於圍絕經期還是後絕經期,
    特別是如果她已經做過子宮切除術。
    我會進行很多關於檢查她甲狀腺的血液檢查。
    很多症狀看起來像是停經,對吧?
    所以,例如,疲勞和夜間盜汗。
    這可能是甲狀腺功能低下,體重增加,甲狀腺功能低下,
    自身免疫疾病,所有這些類風濕性關節炎。
    我想確保我沒有漏掉其他很像圍絕經期的症狀。
    所以我會做血液檢查來檢查營養缺乏,
    維生素D,她的基本血液檢查
    和她的電解質。
    我會進行這個全面的檢查,好嗎?
    但然後我就開始立即治療。
    所以我們會進行關於她性健康的討論。
    她是否在渴望方面掙扎?
    那麼我們會討論睪丸素。
    所以我遇到困難了。
    我的慾望消失了。
    好吧,這是非常常見的。
    當我們談論女性性功能時,
    有五個方面可能會導致女性受苦或不快,好嗎?
    一是關係問題。
    再多的藥物也無法解決這個問題。
    所以我們想確保她在關係中處於良好的狀態,
    有一個支持她的伴侶,這些都是。
    所以我們會討論這個問題。
    然後還有一個性喚起障礙
    這是大多數男性在談到性慾問題時接受治療的原因。
    其實這裡並沒有什麼問題。
    他們在維持勃起方面有困難。
    因此我們使用威而鋼和這類藥物來處理。
    所以如果一位女性有性喚起障礙,
    陰道威而鋼對她可能會有幫助。
    所以我們會談論這個。
    我們會談論性高潮障礙。
    大約有10%的女性
    一生中從未有過高潮。
    想像一下如果是10%的男性。
    我認為這將是一次國家緊急事件。
    我認為會有,妳知道,
    我們會轉移美國的軍事資金來解決這個問題。
    而且這是我們並不談論或提供多少幫助的事情。
    然後,這就留給慾望了。
    所以大多數處於安全關係中的女性
    愛她們的伴侶,懷念她們曾經擁有的親密感,
    對於主動的渴望,對於那種渴望,是的,這看起來很不錯的主意。
    這在停經後會消失得很多。
    因此對於這些女性,睪丸素可能會有幫助。
    或者還有幾種FDA批准的藥物,
    如ADDI和Vylici。
    所以我們談到了費用,還有
    如何開處方。
    而且,妳知道,睪丸素,
    對女性來說沒有FDA批准的選擇。
    所以我通常必須把這藥物在當地的藥劑師那裡配製
    而不是去Dwayne Reed或CVS或Walgreens
    利用他們的保險去取藥。
    所以我知道妳來自英國。
    我們的健康系統,你知道的,有點不同。
    但由於我的影響範圍非常大,
    我試著在談論您的選項時,
    包含所有不同的健康系統。
    給我一個案例研究,說說一位走進你診所的病人。
    哇,我有一位病人來了,她叫Michael。
    她不會介意我這麼說,
    因為我們是好朋友。
    她來了,典型的超重,睡不好,
    有一些腦霧的問題,主要關節疼痛,
    身體的所有問題。
    她是個最可愛的女人,絕對愛著她的丈夫,妳知道,
    但她在渴望方面也掙扎。
    所以我們為她開始,妳知道,我為她制定了一個營養計劃。
    她雇了一位健身教練。
    她開始去健身房。
    她對舉重變得很認真。
    她開始進行荷爾蒙療法。
    她是我在社交媒體上最大的支持者,妳知道的,
    因為她不斷地,她的身體脂肪減少了大約60磅,
    因為我們能測量她的數據。
    所以在我的診所,我有一台動體掃描儀,可以測量肌肉質量和內臟脂肪。
    所以這不僅僅是體重秤上的數字。
    我能告訴他們。
    所以她可能增加了大約10磅的肌肉,
    減少了大量的脂肪。
    她感覺棒極了。
    她重新回到了她之前非常渴望的親密程度。
    她在各個方面完全蒸蒸日上。
    她不斷在網上分享她的研究和她的故事,讓其他女性知道她們不必也要遭受痛苦。她實在無法相信讓她感到憤怒的事情是,她沒有更早出來尋求幫助,而是忍受了這麼長時間的痛苦。她無法找到幫助。她來自聖安東尼奧,開車過來大約需要三個半小時。這對我來說是可怕的事情。這是可敬的。我有病人。我兩年前開始了這個更年期診所,而我有一個比這面牆還要長的等候名單。女性們定期搭飛機來看我,這是一種莫大的榮幸,我非常感激她們信任我。但是,實在荒謬的是她們在自己的家鄉找不到更年期的護理,知道她們必須搭飛機來見我,因為她們無法在任何地方找到合適的護理。因此,我在我的網站上開始了一個提供者名單,這是我的追隨者推薦的她們找到良好的更年期護理的地方。她們寫下推薦信,我們將它們匯編在一起。我們還會在線查找,確保這是一位真正的醫生,並有一個可用的聯繫電話。你知道,北美更年期學會現在稱為NAMS,現在被稱為“愚蠢的更年期學會”。他們的網站上也有一份認證提供者的名單。我在聽這個播客的一集後收到了來自一位似乎非常無助的丈夫的電子郵件。這是一封非常非常長的電子郵件。他們提到我們在這個播客上進行的一次有關更年期的對話在某些時候真的幫助了他們。但是,對於這位人士來說,剩下的關鍵問題是,支持性的伴侶在什麼時候知道如何、在什麼時候真正提供幫助?因為你知道,沒有男性伴侶想要轉過身來對他的妻子說,我想你得了更年期,並開始給她診斷。但他們也不想就這樣坐著保持安靜。我認為這通常始於一些你無法確切指出的東西。她的反應不同了。她不如以前那麼有韌性。她處理情況的方式有所不同。我認為,當我們開始消除羞恥感和污名時,他暗示這可能是更年期,不會使她失控。我認為,讓這段對話正常化,消除污名,可能會讓每個人都想,哦,我自己並沒有意識到。你知道,我以為這是與悲傷有關。我曾想,等一下,我最後一次月經是什麼時候?哦,我想我正在經歷更年期。我是說,我確實如此,然後我想,哦,天啊,更年期,你知道,對我來說,這是一個非常負面的意義。我腦海中浮現出了《欲望都市》中,薇薇安認為自己進入了更年期,她感到多麼可怕。然後結果是她並沒有這樣,然後一切都好了。我心想,天啊,這樣的情況,你知道,首先,我讚頌他想嘗試做某事,因為很多人認為女性不明白發生了什麼事情。因此,一方面,我要為他想要幫助而喝彩,用愛的方式說出來,輕聲說出來,然後找到一位提供者或一位醫療保健提供者,開始這個對話與我的病人一起進行的最佳訪問之一就是當她的伴侶來時,這種對話一起進行。這真的幫助他們打開心扉,了解她的身體發生了什麼,並幫助理解我們可以進行什麼樣的治療,在家裡需要做什麼。這對她來說是一個特殊的時期。她會需要額外的幫助。我們將一起度過這個難關。你知道,這不必摧毀你的性生活或你的關係或任何東西。如果不加以治療,確實會造成影響,但,你知道,感謝他這麼做。正如我們之前稍微談到的,你知道,關係的解散可能是相當多的,因為沒有人談論這個過程以及它可能對某人造成的影響。這可能是個非常愚蠢的問題,但我……不,我問了很多愚蠢的問題。男性會經歷類似的事情嗎?對於“男性更年期”,有很多爭論。簡單的答案是,其實不是。我們看到男性的睾酮水平在大約19歲時到達高峰,沒有驚訝之處。然後,這會呈現一種非常慢的下降趨勢,直到穩定在大約35至40歲之間。然後在他們的整個生命中保持穩定。但是,男性之間存在差異,曲線的形狀看起來相同,但正常男性的範圍為236到約1000。因此,男性之間存在很大差異。當來到低端的男性補充時,他們感覺好多了。現在這不是我的專業領域。我並不擅長這方面的知識,我只是閱讀了很多有關睾酮和男性的研究。因此,研究發現他們的認知能力更好,感覺更好,能量更充沛,等等。但沒有“男性更年期”。他們的睾丸不會停止工作。這就像如果你的睾丸在51歲時萎縮並死亡,那就是相當的類比。我必須說,在這次對話開始時,當你說如果這發生在男性身上,反應會不同時,我得說,我想我同意。我認為,因為這是一方人口,我認為在過去的10、20、30年裡,這一問題傳遞得相對被忽視了。但如果這是男性或兩個性別,我認為反應將會不同。女性在更年期經歷的許多事情被視為心理問題。我曾經多次聽到被這樣說,她的問題全在她的腦海裡。我們從未說他的一切點都是錯的。你知道,這完全不是這樣的事情。她的恐懼始終存在,並且在我的培訓和我許多的實踐中都是如此。
    我發現自己現在甚至必須稍微收回心思,因為總是習慣去尋找心理原因。我是說,在2023年,女性更可能因為更年期而被開抗憂鬱劑,而不是荷爾蒙療法。這當中有多重原因。包括我們的訓練方式、我們學習如何處理女性的醫療問題的方法,以及圍繞女性健康倡議的無根據恐懼,這些都影響了醫師對開荷爾蒙療法的自信。
    在日常生活中,有沒有其他這方面我們還未談到的事情?有沒有什麼應用程式或工具?
    我真的很喜歡 Headspace。我知道有一些好的冥想應用程式。我曾經認為冥想是迷信的,並不是我能做的事情,因為我會坐在那裡,腦子裡的想法卻毫無頭緒。但在我經歷更年期並遭受嚴重的心理副作用之後,加上我哥哥的去世、年邁的父母、家裡有青少女,我意識到總得有所改變。因此我請了個顧問,開始上治療課程。她建議我使用一個應用程式來幫助指導我進行冥想,這對我而言真的起到了很大的作用。
    真的嗎?怎麼做到的?
    你知道,早上留出五到十分鐘的時間去思考我感恩的事,專注於那份感激。我喜歡把這教給患者和我的追隨者,真的要把自己放在第一位。你得先把自己的氧氣面罩戴上,才能去照顧你的家庭以及其他所有的事情。給我的大腦那個時間去放鬆、自由流動,並專注於我自己,這真的對我有很大的改變。
    睡眠在這一切中扮演什麼角色?
    睡眠的干擾在更年期和絕經期是相當大的。當我們無法入睡時,其他一切都會變得糟糕。我告訴患者,如果你不能睡眠,這是我們需要首先解決的問題。要讓你能夠入睡,因為在你的身體恢復之前,什麼都無法正常運作。那時候我們會建立肌肉,腦部會重新設置,整個身體也會進行調整。如果你有睡眠中斷,凌晨三點醒來,腦子裡還在飛速運轉,那一切都會變得更糟。你的皮質醇水平上升,胰島素抵抗會增加,這樣所有東西都會變得更糟。因此,當我看患者來看診時,我們首先專注於睡眠和營養。
    說起來容易做起來難,對吧?
    是的。如果他們的睡眠干擾是由荷爾蒙引起的,那麼其實好解決。我只要讓他們喝水,他們就能再次入睡。難點在於,如果一個人從來就不是一個好睡眠者,那就可能超出了我的專業範疇。我會把他們轉介給睡眠醫學專家。我們現在看到的一個關聯是,即使是體重正常的女性,在更年期也容易出現睡眠呼吸暫停症。女性的睡眠呼吸暫停率明顯增加,她們不必有體重問題。
    那麼什麼是睡眠呼吸暫停症?
    睡眠呼吸暫停是你停止呼吸或大聲打鼾的情況。你會看到上顎放鬆,氧氣就不會進入身體和大腦。這是一個重大的健康風險。
    你有什麼樣的運動計劃?
    你在做些什麼?
    我過去的20年都是在為變得更小而鍛鍊,而現在我正在努力變得更強壯。所以現在我進行阻力訓練。我有一台傾斜的跑步機,我在上面進行很多Zoom會議和會議。因此,當我在家工作,研究加爾維斯頓飲食或撰寫新書時,我在跑步機上會保持傾斜,這樣可以鍛鍊我的腿。我會穿上加重背心,這樣可以鍛鍊我的上半身。我正在這樣做是為了增加骨密度。我在進行的重量訓練比我一生中做過的任何時候都要多,因為我辦公室有身體掃描儀。我有肌肉衰減症,基因上低,個子非常瘦,肌肉量不多。長期以來我專注於變瘦,那是我的社會貨幣,我曾經瘦,我健康。可能我已經錯過了在20和30歲時輕鬆增加肌肉的機會。因此,我想告訴35歲的自己,告訴我的女兒們,專注於變得強壯,而不是單純追求纖細。肌肉和力量比單薄更重要。所以你現在所發展的肌肉量將對你大有裨益,遠超過你認為需要的那種脂肪或缺乏脂肪。不要擔心你擁有的曲線,那是自然的,那是你的體型。我們來多增加肌肉。
    你飲食方面呢?
    我的飲食?哦,是的。吃的時間。我想我們之前講過時段飲食。
    是的,我的禁食時間一般是中午左右開始,通常如果我感到餓的話,旅行或在飛機上時就會提早開始。我在飛機上不吃東西會不太好。正常日子的時候,當我去診所時,前一晚我就開始計劃飲食,會把我帶到辦公室的餐和小吃準備好,當我看病患時用到。我知道自己準備了什麼,我注重蛋白質的攝取,會選擇一些綠色蔬菜,還有很多水果。我會吃堅果和種子,因為這對抗發炎有益,並且提供健康的脂肪和纖維。因此我會有這些。大約中午時我會開始進食,然後在看病患的間隙不斷地小吃。
    我現在真的很專注於攝取蛋白質。我並沒有體重問題。因此,我想變得更強壯。所以我的蛋白質需求大大增加。因此,我有時會在中午吃蛋白質棒或喝蛋白質奶昔來幫助達成這個目標。然後在晚上,現在我們的孩子已經長大離家了。所以就只是我和我的丈夫。因此,他和我會討論一下我們冰箱裡有哪些食材。我們會拿出一些鮭魚,或者,嗯,做一些漢堡之類的。我們會盡量以蛋白質為主,然後還會加上像是配有大量酪梨和鷹嘴豆的美味沙拉。所以我想我已經提到了一切。對。我通常會在晚上八點前吃完。如果是上班的日子,我回來後要麼會鍛煉身體。我在早上能夠做很多很棒的工作。因此,我很難在早上去健身房和上班。所以我會把我的鍛煉留到下班回家之後。
    如果你有一個擴音器,可以對現在的每一位女性說話,對於我們之前提到的12億正處於圍絕經期、絕經期或絕經後期的女性,你必須向她們傳達一個訊息。我其實還想把其他人也考慮進去,因為儘管只是我提到的那些女性,她們生活中的每一個人可能都需要聽到某種相似的訊息,以便能在她們的掙扎中扮演支持的角色。你會對這些女性及她們所愛的人說些什麼呢?
    我的口號是:絕經是不可避免的,痛苦不是。但你必須為自己發聲,因為社會對我們失敗了。我們的醫療系統是建立在對絕經女性的失敗上,但外面有好的幫助。你需要自己做功課。我在我的網站上有大量資源可以幫助你,包括可以列印出來交給醫生的文章清單,系統記錄症狀的表格,還有你可以給醫生的日記。我能幫助你為自己發聲的任何方式,因為我無法成為每個人的醫生,但這是真實的。你不是瘋子,這是真的發生著。我們還有很多事情可以做,即使是非荷爾蒙療法。不要覺得如果你不適合荷爾蒙療法就無法改變。運動、營養、其他藥物治療、減壓、睡眠。是時候先照顧自己,這樣你才能擁有你應得的美好人生。
    你的家庭有健康問題和疾病的歷史,對嗎?是的。那是什麼歷史?但這是否對你對於營養、醫療系統及其對待人們的方式造成了影響?我有八個兄弟姐妹。我有六個哥哥。我的大哥哥杰普在我九歲時因急性淋巴細胞白血病去世了。這是最常見的兒童白血病之一。現在的治癒率是95%。但在那個時候,他被治療至緩解,然後在十幾歲時復發,並在一年半後去世。因此,我的童年就是那一年半的時間,所有的重心都在試著拯救他。我家為了將他帶到孟菲斯而做的每一件事,那是離我在路易斯安那州長大的地方非常遙遠的地方,去聖猶達醫院,那是最後的努力,試圖找到另一種化療方案,但他未能成功。這種情感驅使著我。但是,這就是白血病,這是童年經歷之一。快轉到20歲,他於2015年去世。在2010年,我的弟弟確認感染了HIV,並也感染了肝炎。他的HIV藥物療效很好,指數也不錯。他身體健康,功能正常,已與同一伴侶生活了超過30年,但他的肝臟卻越來越糟。他也曾與酗酒作鬥爭。所以這種組合觀察起來真的很困難,並在他窘境中愛著他。他最終在2015年去世。他中風了,然後我能去做他的臨終護理。我所寫的第一本書中提到過他,因為在我急於為他提供護理的同時,我忘記了自己的需求。而我意識到自己是絕經期女性,就是在我的悲傷過程中。我以為只是悲傷。我銳意自我欺騙,覺得不不,不是在失眠,而是白天失眠,情緒不安,以及因為他的去世精神失常和腦霧的原因。然後我的下一個兄弟喬治被診斷為四期食道癌。他在鮑勃去世時不久被診斷出。我在他的病中照顧了幾年。因此,鮑勃在56歲時去世,而喬治在57歲去世,而我當時55歲。我知道這裡面有很多生活方式的因素,但我仍然有那些基因。我即將生存下來,比我的六個兄弟中的三個活得更久,我知道這些我在飲食、運動、睡眠、減壓方面的選擇,所謂的更年期工具包,以及我對HRT的選擇,都是我想有一天看看我的孫子們。如果我幸運有的話,我想看到我養大的這些女孩成長,成為她們應該成為的女性。如果我不小心,這種選擇可能會從我手中奪走。所以,你知道,我之所以做很多事情,並且為什麼去這麼做,是因為我必須這樣做。我可能無法選擇。你正在進行的這項工作是多麼的重要,你所做的又是多麼的了不起。因為,正如我們所提到的,社會中有一群人未能感到解脫,但他們在他們的經歷中一定感到非常孤立。
    最近似乎在圍繞更年期的對話中已經出現了真正的轉變,希望這些對話,無論有多小,都能拆除這種羞恥感,這通常是人們采取行動和展開這些對話必須首先打破的障礙。就我自己的經驗而言,在開始這個播客之前,我對這些事情的意思並不理解。在邀請了第一批嘉賓之後,有人提到“更年期”這個詞,於是我們便開始了關於它的討論。我才恍悟,以前在學校時,應該有人告訴我人生的這個階段。我們討論如何找到工作,但似乎一旦我們有了孩子,教育體系就不再關心這些了。在這裡我們也體驗到了類似的情況,這真的是非常瘋狂。你所做的工作是非常必要的。我喜歡你寫作和教育他人的方式,它既是基於科學的,也同時非常易於理解。我想這一直是我的超能力,我很快在職業生涯中意識到了這一點,那就是我能夠將一些非常複雜的事情簡化為人們能理解的術語,讓大多數人都能 grasp並理解之後離開。你擁有細緻的洞察力和同理心,這在談論像這樣的主題時是必要的成分,因為每個人所表現出的症狀通常彼此之間的差異很大,而他們的情況也各不相同。我們討論了其他的狀況和可能使事情複雜的禁忌。你似乎對這些事情都有一種非常美好的同理心。我也充分肯定每個人的情況都是完全不同的。我很興奮,真的期待更多這樣的對話和學習。因為雖然我是一個30歲的男人,但我有一個我愛的伴侶。我有一位我愛的母親。我有一位我愛的姐姐。我的姐姐和我的伴侶都是30歲,我姐姐36歲。我的媽媽現在快60歲了。我要挑戰你和她進行這個對話,詢問她的經歷。我真的讚賞所有…我不知道為什麼我會說這個,但我真的讚賞所有在這場對話中走到這一步的男人,他們選擇去傾聽並理解,認識到改善我們50%人口正在經歷的這一切,就是為改善所有人而奮鬥。正確的。他們在其中也可以發揮作用,成為支持並鼓勵的角色,展開能摧毀羞恥感的對話,減輕目前影響大約12億人的痛苦,而這將會是我們人口中50%的問題。因此,我強烈推薦大家查看這本書《加爾維斯頓飲食》,另外,我們現在可以預訂即將出版的書嗎?是的,它可以在任何書店預訂。你可以預計它將在2024年問世…肯定的。最遲會在5月。最遲5月,好。這本書叫做《新更年期》。所以你可以在任何書店預訂那本書。這是數十年艱苦工作的結晶。我自己也非常期待閱讀這本書。《加爾維斯頓飲食》的書籍現在也已經出版一段時間了。我們在這個播客中有一個結尾的傳統,最後一位嘉賓…而且,你的網站是所有你所談論的內容的驚人資源,對吧?你的社交渠道等等。我們在這個播客中的結尾有一個傳統,最後一位嘉賓要為下一位嘉賓留下問題,而不知誰會收到。這裡的問題是,你和你所愛的人進行最後一次對話,可能是一個孩子,也許是你的丈夫,也許是別的誰。你會在那次對話中對他們說些什麼,可能是他們還沒有聽過的?我愛你。沒有比愛更重要的了。我和我爸爸也進行過三次這樣的對話。鮑勃和裘德相差五歲。我的爸爸是在裘德之後不久。我目睹父母埋葬三個孩子真的很艱難。只要愛。謝謝。你太客氣了。非常感謝你。接下來,還需要一個播客來收聽嗎?我們發現喜歡這一集的人,也非常喜歡我們最近做的另一集。所以我將那一集的連結放在下面的描述中。我知道你會喜歡的。謝謝。

    If you enjoy hearing about promoting female health and the power of nutrition, check out my conversation with the nutritional and functional health expert, Dr Mindy Pelz, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=e2mQOGzHtQc

    When does menopause start? What is menopause? How does menopause affect my marriage? Over 1.2 billion women are going through menopause right now. This leading expert uncovers the myths that have dominated our understanding for years.

    Dr Mary Claire Haver is a menopause expert, OBGYN, bestselling author and internet personality. She specialises in women’s health, focusing on empowering and educating everyone to understand women’s bodies. In 2018, she founded ‘The Galveston Diet’, which became a bestseller in 2023. The Mary Claire Wellness Clinic, established in 2021, has helped to empower and educate thousands of women. Her new book is out May 2024 and provides everything a woman needs to know to thrive during her hormonal transition and beyond.

    Follow Mary Claire Haver:

    Instagram: https://bit.ly/3TtYGrv

    TikTok: https://bit.ly/3v9U3sq

    Pre-Order Dr Mary’s new book here: https://amzn.to/41tQtW8

    The Galveston Diet: https://amzn.to/3v7g9fu

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 140: The 2 Minute Trick That Beats Procrastinating For Good: Ali Abdaal

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:03 (upbeat music)
    0:00:05 What have you learned from your experience on YouTube
    0:00:08 about the importance of consistency?
    0:00:12 And also from what you kind of,
    0:00:15 what typically happens with viral videos is just there’s,
    0:00:17 it’s so impossibly hard to predict the outcome, right?
    0:00:20 So a lot of people on YouTube will make videos
    0:00:21 called how to make a viral video
    0:00:22 and in marketing it’s all like,
    0:00:24 here are the secret source,
    0:00:25 here are the secret principles,
    0:00:30 but in reality, you can guess a couple of principles,
    0:00:33 but the outcome is hard to predict.
    0:00:34 So what have you learned about consistency,
    0:00:37 but then also being able to predict the outcome?
    0:00:40 – Yeah, when I was listening to your companion chapter,
    0:00:41 I just found myself like nodding along,
    0:00:44 like an absolute maniac to everything you were saying.
    0:00:47 I think it applies so much to YouTube.
    0:00:49 These days I teach people how to be part-time YouTubers.
    0:00:53 And the thing I say is that if you make one video
    0:00:55 every week for two years,
    0:00:57 then I 100% guarantee it will change your life.
    0:00:59 I can’t put any numbers on it.
    0:01:00 I can’t tell you you’ll have 100,000 subscribers
    0:01:02 or how much money you’ll be making,
    0:01:04 but I can 100% guarantee it will change your life
    0:01:06 at the very least in terms of the skills and the experience
    0:01:08 and the contact and the friends you’re gonna make
    0:01:09 through that process.
    0:01:11 But you have to put out one video a week
    0:01:13 and you have to do it for at least two years.
    0:01:16 – Just ask on that then, on that point there,
    0:01:19 what is it that would make someone do that?
    0:01:25 – Because that’s like fucking clean the floor every day
    0:01:29 for two years, and I promise you it’ll work out for you.
    0:01:32 People don’t seem to be able to do those kinds of things
    0:01:35 without some kind of intrinsic driver.
    0:01:38 So I’m curious, ’cause you could say that to a million people.
    0:01:40 You could broadcast that through a tonnoy
    0:01:44 and 95% plus will still fail.
    0:01:46 So what is it that makes people from your experience,
    0:01:48 but also from your own life,
    0:01:53 makes them do the work without guarantee of outcome?
    0:01:56 – Yeah, I think, again, I feel there’s a bit of a cop out
    0:01:57 ’cause this is stuff that you talk about,
    0:01:59 like enjoying the process.
    0:02:01 And this is kind of the theme of the book
    0:02:04 that I’m writing around how, you know,
    0:02:07 it’s actually quite hard to show up week after week,
    0:02:09 not see any results and not see the views
    0:02:12 and the subscribers going up and stuff particularly quickly.
    0:02:14 But the thing that makes it bearable,
    0:02:16 the thing that makes it fun is actually enjoying the process
    0:02:19 and shifting away from outcome-oriented goals,
    0:02:21 like a certain number of views,
    0:02:22 a certain number of subscribers,
    0:02:25 and more towards goals that are 100% within our control.
    0:02:28 Like, I just wanna make two videos a week,
    0:02:29 and if I’m happy with the video, then it goes out.
    0:02:31 And in fact, even if I’m not happy with the video,
    0:02:32 it goes out anyway.
    0:02:35 And everyone I know who has succeeded on YouTube
    0:02:37 has had that kind of attitude at some point.
    0:02:40 I just have to get that video out every Tuesday without fail.
    0:02:42 It’s not an option, it’s gonna get done.
    0:02:44 And, you know, like you say,
    0:02:46 in when we talk about compounding,
    0:02:49 that video on day one isn’t gonna do anything.
    0:02:50 The video on day two or day three or day 24
    0:02:52 is not gonna do anything.
    0:02:54 But you find when you’re on day 300 and day 600,
    0:02:57 oh, actually, all of this stuff has been compounding
    0:02:58 very, very slowly,
    0:03:00 and then the results happen really, really, really slowly,
    0:03:01 and then all at once,
    0:03:04 as soon as you just get that one video that goes viral.
    0:03:06 – That is, I think that’s the chapter where I talk
    0:03:08 about the eighth wonder of the world.
    0:03:10 Yeah, that’s it with Warren Buffett and my dog Pablo
    0:03:12 being the opposing investor.
    0:03:15 And I genuinely, I think I learned that lesson
    0:03:16 when I wrote the book.
    0:03:18 When I look back on my life
    0:03:19 and I thought about all the things
    0:03:20 that compounded in my favor,
    0:03:22 whether it was like my, honestly,
    0:03:24 it’s gonna be keep it facts with you,
    0:03:26 my teeth had some problems with my teeth.
    0:03:28 And I thought, do you know why?
    0:03:30 And I probably referenced this in the book.
    0:03:32 Like I hadn’t been brushing one of my teeth properly.
    0:03:35 And it never mattered today or tomorrow, the day after,
    0:03:37 but there I was in that dentist chair
    0:03:38 but having my teeth fucking pulled out.
    0:03:41 And then my Instagram was the same.
    0:03:43 Health and fitness at the moment, the same.
    0:03:45 My business was the same.
    0:03:47 And it just goes to show that it’s not those key critical
    0:03:49 big decisions we make to drop out.
    0:03:52 It’s that like, yeah, it’s that the compounding small,
    0:03:56 almost irrelevant decisions.
    0:03:59 But people don’t, ’cause I heard you started working out.
    0:04:01 – I did, yeah. – And then you stopped.
    0:04:02 – So I’ve had a personal trainer now
    0:04:04 for the last kind of eight months or so.
    0:04:05 – There you go, amazing.
    0:04:08 – And I’ve been going on and off with the workout thing
    0:04:10 since the age of 18 and never done it properly
    0:04:12 until I got a personal trainer.
    0:04:14 Where now I’m having to show up, I’m paying someone
    0:04:16 30 quid an hour to basically just be with me
    0:04:18 while I’m doing stuff.
    0:04:21 And that has been the thing that’s given me the most results.
    0:04:26 So I think whatever, like I find in my life,
    0:04:28 for things that I actually care about
    0:04:30 where I’m like, okay, I actually care about
    0:04:32 becoming a happy sexy millionaire or whatever,
    0:04:34 let me try and figure out ways
    0:04:37 that will remove my own need for discipline
    0:04:39 and willpower from that equation.
    0:04:42 And instead, get an accountability buddy
    0:04:46 or get a coach or pay a friend 100 quid
    0:04:47 if I don’t do the thing.
    0:04:48 This was what my brother and I did
    0:04:49 when we were trying to motivate ourselves.
    0:04:51 I was doing songwriting, he was doing stand-up comedy.
    0:04:53 Like, right, if we don’t do this every Thursday
    0:04:56 for half an hour, we’re gonna pay each other 50 quid.
    0:04:59 Things like that to remove the choice,
    0:05:01 the motivation, the willpower, the discipline.
    0:05:03 The more of that can be outsourced to someone else
    0:05:05 or removed completely, the more I find
    0:05:06 I actually get stuff done.
    0:05:07 And then I don’t have to worry about it
    0:05:09 ’cause I’m like, okay, this is taken care of.
    0:05:09 I just show up.
    0:05:11 I guess you’re removing, you’re moving the,
    0:05:12 as opposed to like removing it,
    0:05:15 you’re moving it to another pact.
    0:05:16 Like NERIL refers to it as,
    0:05:18 what you’ve described there as a financial pact
    0:05:21 where now your motivation is to not lose 50 quid.
    0:05:24 It’s like, because that’s a greater motivating force
    0:05:27 than you have within yourself to work out.
    0:05:28 That’s interesting.
    0:05:29 Is that sustainable?
    0:05:30 – No, it’s not.
    0:05:34 This is all the stuff that I’m researching
    0:05:36 for the book at the moment.
    0:05:37 And you talk about this as well,
    0:05:40 like in intrinsic and extrinsic motivation.
    0:05:41 And the way that I think of it,
    0:05:42 when I think back on my life,
    0:05:45 is that everything that I’ve done sustainably
    0:05:47 has been because of intrinsic motivation.
    0:05:49 I’ve genuinely enjoyed the thing.
    0:05:52 But you can genuinely enjoy a thing
    0:05:54 and still find it really hard to get started.
    0:05:56 I think that’s where the biggest procrastination
    0:05:57 comes in for all of us,
    0:05:59 where it’s actually just showing up to the gym.
    0:05:59 That’s the hard part.
    0:06:01 Like once you’re there, it’s kind of easy.
    0:06:03 It’s writing those first 10 words.
    0:06:04 ‘Cause once you’ve started writing the first 10,
    0:06:06 it’s kind of easier to enjoy the process
    0:06:07 of writing the rest of them.
    0:06:09 And so the way I think about it
    0:06:12 is to get over that like hump of procrastination,
    0:06:14 that activation energy to get started.
    0:06:18 At that point, I will use every tool that in my arsenal
    0:06:20 to just get me to do the thing for two minutes.
    0:06:22 ‘Cause I think once you do the thing for two minutes,
    0:06:24 it becomes so much easier to actually enjoy the process
    0:06:26 and sustain it.
    0:06:28 – And you’re so right when it comes to procrastination,
    0:06:31 like that getting started point.
    0:06:32 I’ve again, just learned this from podcast guests
    0:06:33 that I’ve had in the RIL,
    0:06:34 and I refer to him.
    0:06:36 He said to me one day on this podcast,
    0:06:38 he was like, people procrastinate usually
    0:06:42 because there’s a great deal of psychological discomfort
    0:06:44 surrounding starting the task.
    0:06:45 And a lot of the time,
    0:06:47 especially with a gym or even an essay,
    0:06:48 that psychological discomfort is like,
    0:06:50 you don’t have the answers.
    0:06:53 So I don’t know how to use the machines at the gym
    0:06:54 or I don’t actually have,
    0:06:57 I don’t feel competent enough to even write this essay.
    0:06:59 So I’m just gonna do the fucking dishes.
    0:07:01 It’s like, I’m gonna hoover the whole house
    0:07:03 and anyone else’s house that needs hoovering today.
    0:07:04 – Exactly.
    0:07:06 You made a video about procrastination, didn’t you?
    0:07:07 – Yeah, yeah.
    0:07:08 – Break that down for me.
    0:07:09 What’s in the video?
    0:07:12 So the video is called How to Stop Procrastinating, right?
    0:07:17 – Yeah, so the way I think about procrastination,
    0:07:21 basically procrastination is a problem with getting started.
    0:07:25 Kind of this law of inertia, Newton’s first law
    0:07:26 that if something is at rest,
    0:07:28 it will continue to stay at rest.
    0:07:29 But if something’s moving,
    0:07:31 it will continue to move without needing an external force.
    0:07:33 And so the key to overcoming procrastination
    0:07:35 is that little nod at the start
    0:07:37 towards actually getting started.
    0:07:40 And all of the techniques around that,
    0:07:43 like in the whole psychology research around this,
    0:07:46 it’s just around making it as easy as possible.
    0:07:49 So reduce all of the friction to doing it.
    0:07:50 If you wanna learn the guitar,
    0:07:52 then have the guitar by your sofa
    0:07:54 rather than in the wardrobe where you’re never gonna see it.
    0:07:56 And if it’s out of sight, it’s out of mind,
    0:07:57 you’re never gonna do it.
    0:08:00 There’s like the external environmental friction
    0:08:01 towards doing the thing.
    0:08:03 But then there’s also the internal friction.
    0:08:05 It’s like those narratives that we tell ourselves,
    0:08:08 the psychological discomfort of going to the gym,
    0:08:09 that I don’t want to see
    0:08:11 how other people are gonna see me.
    0:08:14 The even having the wrong sort of goal,
    0:08:17 like if my goal in writing the book is,
    0:08:19 I really wanna hit the New York Times bestseller list,
    0:08:20 then it’s really, really hard
    0:08:22 to bring myself to write anything.
    0:08:23 Because now every single word I have to write
    0:08:25 has to be a New York Times bestselling word.
    0:08:26 Whereas if the goal is, to be honest,
    0:08:28 I just wanna write a book I’m proud of
    0:08:29 that’s fun to write.
    0:08:31 That’s actually within my control.
    0:08:33 And it becomes so much easier to get started
    0:08:35 at doing the thing.
    0:08:36 So to overcome procrastination,
    0:08:38 we need to eliminate external friction,
    0:08:40 i.e. the environmental stuff.
    0:08:42 We need to try our best to get rid of the internal friction,
    0:08:43 like the emotional side of it,
    0:08:45 the mindset, the perfectionism,
    0:08:47 the fear, the discomfort.
    0:08:49 And then if we still need help,
    0:08:51 there are a few hacks,
    0:08:53 the one that I use all the time is the two minute rule,
    0:08:55 which is where I will genuinely convince myself,
    0:08:57 I’m only gonna do it for two minutes.
    0:08:59 And if I want, I’m allowed to stop after the two minutes
    0:09:00 ’cause two minutes is better than nothing.
    0:09:03 But like 95% of the time I decide to continue
    0:09:06 because two minutes is all you need to change your life.
    0:09:07 – Yeah. – I should tweet that.
    0:09:08 That’s good.
    0:09:09 – Yeah, that’s really good.
    0:09:10 And that two minute thing is fascinating to me
    0:09:12 ’cause one of the things that I see
    0:09:14 as another psychological barrier to starting
    0:09:15 is people view it as like,
    0:09:17 they view the challenge as Mount Everest.
    0:09:20 Whereas like they’ve got to,
    0:09:21 I’ll say it in another way,
    0:09:23 they view the challenge as moving Mount Everest.
    0:09:25 And really if they viewed it as just like
    0:09:26 moving one pebble at a time,
    0:09:28 it becomes such a simple task.
    0:09:29 And I get this a lot when entrepreneurs ask me,
    0:09:31 they say, see if I wanna start a business,
    0:09:33 where do I start?
    0:09:34 And you can hear in the question
    0:09:36 that they see it as moving Mount Everest.
    0:09:39 And I’m like, well, today all you have to do
    0:09:41 is think of a name.
    0:09:44 Just think of like 50 names, make a short list of names.
    0:09:46 And then we’ll revisit it tomorrow.
    0:09:48 And then tomorrow, maybe think of,
    0:09:50 go and check if the website’s available.
    0:09:52 And then we’ll revisit it the day after.
    0:09:53 And when it becomes that
    0:09:55 and when it becomes sort of really small itemized,
    0:09:57 one small step at a time,
    0:10:00 and you’re not having to get from stair zero
    0:10:02 to a thousand immediately,
    0:10:04 it becomes so, you know,
    0:10:06 the psychological discomfort fades away.
    0:10:07 – It feels achievable.
    0:10:08 – And that you’re two minute rules
    0:10:10 doing a similar thing where it’s saying,
    0:10:11 well, today I’ve only got to do just,
    0:10:13 just fucking open the Word document
    0:10:15 and write the title and then we’re done.
    0:10:17 You know, and that’s fascinating.
    0:10:19 What about, you were gonna say something else there?
    0:10:22 – Yeah, I mean, just to your point there,
    0:10:24 have you come across the blog, Wait But Why?
    0:10:25 – No. – Oh, it’s incredible.
    0:10:27 You should definitely interview Tim Urban
    0:10:28 when you’re in America.
    0:10:29 – Oh, do you know what?
    0:10:30 I literally yesterday went on his Instagram
    0:10:31 and sent him a DM.
    0:10:32 – Oh, great.
    0:10:33 Yeah, he’s awesome.
    0:10:34 Any podcasts he’s ever been on,
    0:10:36 I’ve been like, oh, this is so sick.
    0:10:37 He has a great blog post series
    0:10:39 about overcoming procrastination.
    0:10:40 And the way he refers to that,
    0:10:42 that point you just made is that
    0:10:46 there are lots of tasks that are very like vague and icky.
    0:10:49 And you have to be able to un-ickify a task.
    0:10:51 And something like start a business is icky.
    0:10:53 Something like learn to code is icky
    0:10:55 because like, what the hell does that even mean?
    0:10:56 Like, where do you even start?
    0:10:58 Whereas brainstorm 10 ideas for a name
    0:11:00 and pick one of them
    0:11:03 is a very clearly defined next action step.
    0:11:04 And so I get this with students all the time
    0:11:06 where people are like, oh, I don’t have the motivation
    0:11:08 to study for my chemistry exam.
    0:11:09 It’s like, what’s on your to-do list?
    0:11:11 Study for my chemistry exam.
    0:11:12 That’s never gonna happen.
    0:11:14 Reach chapter one and answer questions four to five
    0:11:15 are a reasonable thing,
    0:11:17 a reasonably defined next action step.
    0:11:19 And so what I do is anytime I find myself
    0:11:21 procrastinating from something, I think, okay,
    0:11:24 am I procrastinating because I actually,
    0:11:25 the task is too icky.
    0:11:27 I don’t know what I have to do.
    0:11:27 ‘Cause once I know what I have to do,
    0:11:30 I can then do it for two minutes and it gets done.
    0:11:32 (upbeat music)
    0:11:35 (upbeat music)
    (âm nhạc vui tươi)
    Bạn đã học được gì từ kinh nghiệm của mình trên YouTube về tầm quan trọng của sự nhất quán?
    Và cũng như từ những gì thường xảy ra với các video lan truyền, thật khó để dự đoán kết quả, đúng không?
    Vậy nên, nhiều người trên YouTube sẽ tạo ra các video gọi là cách tạo ra video lan truyền,
    và trong marketing điều đó cũng như là, đây là công thức bí mật, đây là những nguyên tắc bí mật,
    nhưng thực tế là bạn có thể đoán được một vài nguyên tắc, nhưng kết quả thì lại rất khó dự đoán.
    Vậy bạn đã học được gì về sự nhất quán,
    nhưng đồng thời cũng có thể dự đoán được kết quả?
    – Vâng, khi tôi nghe chương đồng hành của bạn,
    tôi thấy mình gật đầu như một kẻ điên đối với tất cả những gì bạn đang nói.
    Tôi nghĩ điều này áp dụng rất nhiều cho YouTube.
    Hiện tại tôi dạy mọi người cách trở thành YouTuber bán thời gian.
    Và điều tôi nói là nếu bạn làm một video mỗi tuần trong hai năm,
    thì tôi 100% đảm bảo điều đó sẽ thay đổi cuộc sống của bạn.
    Tôi không thể đưa ra con số cụ thể.
    Tôi không thể nói cho bạn biết bạn sẽ có 100.000 người đăng ký
    hay bạn sẽ kiếm được bao nhiêu tiền,
    nhưng tôi có thể 100% đảm bảo rằng điều đó sẽ thay đổi cuộc sống của bạn,
    ít nhất là về kỹ năng, kinh nghiệm,
    và mối quan hệ, và những người bạn mà bạn sẽ có được
    qua quá trình đó.
    Nhưng bạn phải ra một video mỗi tuần
    và bạn phải làm điều đó ít nhất trong hai năm.
    – Chỉ cần hỏi về điều đó, về điểm đó,
    thì điều gì sẽ khiến ai đó làm như vậy?
    – Bởi vì đó giống như việc lau sàn mỗi ngày trong hai năm,
    và tôi hứa với bạn rằng nó sẽ có hiệu quả đối với bạn.
    Người ta dường như không thể làm những điều như vậy
    mà không có một động lực nội tại nào đó.
    Vậy tôi tò mò, bởi vì bạn có thể nói điều đó với hàng triệu người.
    Bạn có thể phát sóng điều đó qua loa phóng thanh
    và 95% trở lên vẫn sẽ thất bại.
    Vậy điều gì khiến mọi người từ kinh nghiệm của bạn,
    và cũng từ cuộc sống của bạn,
    làm việc mà không có đảm bảo về kết quả?
    – Vâng, tôi nghĩ, một lần nữa, tôi cảm thấy có chút nhụt chí
    bởi vì đây là những điều mà bạn nói về việc
    thích thú trong quá trình.
    Và đây cũng là chủ đề của cuốn sách
    mà tôi đang viết về cách mà, bạn biết đấy,
    thực sự rất khó để xuất hiện hàng tuần,
    không thấy bất kỳ kết quả nào và không thấy lượt xem
    và số người đăng ký tăng lên nhanh chóng.
    Nhưng điều khiến điều đó có thể chịu đựng được,
    điều khiến điều đó thú vị là thực sự thích thú với quá trình
    và chuyển hướng khỏi những mục tiêu định hướng kết quả,
    như một số lượt xem nhất định,
    một số người đăng ký nhất định,
    và nhiều hơn hướng tới những mục tiêu hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.
    Như, tôi chỉ muốn làm hai video mỗi tuần,
    và nếu tôi hài lòng với video đó, thì nó sẽ được đăng lên.
    Và thực tế, ngay cả khi tôi không hài lòng với video đó,
    nó vẫn sẽ được đăng lên.
    Và mọi người mà tôi biết đã thành công trên YouTube
    đều có thái độ như vậy vào một thời điểm nào đó.
    Tôi chỉ cần đưa video đó ra mỗi thứ Ba mà không thất bại.
    Đó không phải là một lựa chọn, nó sẽ được thực hiện.
    Và, bạn biết đấy, như bạn nói,
    khi chúng ta nói về sự tích lũy,
    video vào ngày đầu tiên sẽ không làm gì cả.
    Video vào ngày thứ hai hay thứ ba hoặc ngày thứ 24
    sẽ không làm gì cả.
    Nhưng bạn sẽ thấy khi bạn ở ngày thứ 300 và ngày thứ 600,
    ồ, thực sự, tất cả những điều này đã tích lũy rất, rất chậm,
    và sau đó kết quả xuất hiện rất, rất, rất chậm,
    và sau đó tất cả cùng một lúc,
    ngay khi bạn có được video duy nhất lan truyền.
    – Đó là, tôi nghĩ đó là chương mà tôi nói
    về kỳ quan thứ tám của thế giới.
    Vâng, đúng vậy với Warren Buffett và chú chó Pablo của tôi
    là nhà đầu tư đối lập.
    Và tôi thực sự, tôi nghĩ tôi đã học được bài học đó
    khi tôi viết cuốn sách.
    Khi tôi nhìn lại cuộc đời mình
    và tôi nghĩ về tất cả những điều
    đã tích lũy có lợi cho tôi,
    dù đó là như, thực sự,
    tôi sẽ thành thật với bạn, tôi đã có vấn đề với răng miệng.
    Và tôi đã nghĩ, bạn có biết lý do tại sao không?
    Và tôi có thể đã đề cập đến điều này trong cuốn sách.
    Như là tôi đã không đánh răng một trong những chiếc răng của mình đúng cách.
    Và hôm nay hoặc ngày mai, hay ngày tiếp theo cũng không quan trọng,
    nhưng tôi đang ngồi trên ghế nha khoa
    và phải nhổ răng của tôi.
    Và Instagram của tôi cũng vậy.
    Sức khỏe và thể dục hiện tại, giống vậy.
    Công việc của tôi cũng vậy.
    Và điều đó chỉ ra rằng không phải những quyết định lớn
    quan trọng mà chúng ta đưa ra để bỏ cuộc.
    Mà là những quyết định nhỏ, gần như không quan trọng, nhưng lại tích lũy.
    Nhưng người ta không, vì tôi nghe bạn đã bắt đầu tập thể dục.
    – Tôi đã bắt đầu, vâng. – Và sau đó bạn đã dừng lại.
    – Vậy là tôi đã có một huấn luyện viên cá nhân trong khoảng tám tháng vừa qua.
    – Ồ, thật tuyệt.
    – Và tôi đã đi đi lại lại với việc tập thể dục
    kể từ khi 18 tuổi và chưa bao giờ làm đúng cách
    cho đến khi tôi có huấn luyện viên cá nhân.
    Giờ đây, tôi phải xuất hiện, tôi đang trả cho ai đó
    30 bảng mỗi giờ chỉ để ở cạnh tôi
    trong khi tôi đang làm việc.
    Và đó là điều đã mang lại cho tôi nhiều kết quả nhất.
    Vì vậy, tôi nghĩ bất cứ điều gì, như tôi nhận thấy trong cuộc sống của mình,
    đối với những thứ mà tôi thực sự quan tâm
    khi tôi như, được rồi, tôi thực sự quan tâm đến việc
    trở thành một triệu phú sexy hạnh phúc hay bất cứ điều gì,
    hãy để tôi cố gắng tìm cách
    nới lỏng nhu cầu của cá nhân tôi về kỷ luật
    và sức mạnh ý chí từ phương trình đó.
    Và thay vào đó, tìm một người bạn trách nhiệm
    hoặc tìm một huấn luyện viên hoặc trả cho một người bạn 100 bảng
    nếu tôi không làm điều đó.
    Đó là điều mà anh trai tôi và tôi đã làm
    khi chúng tôi đang cố gắng động viên nhau.
    Tôi đang làm viết nhạc, anh ấy đang diễn hài độc thoại.
    Như, được rồi, nếu chúng tôi không làm điều này mỗi thứ Năm
    trong nửa giờ, chúng tôi sẽ trả cho nhau 50 bảng.
    Những điều như vậy để loại bỏ sự lựa chọn,
    động lực, sức mạnh ý chí, kỷ luật.
    Càng nhiều thứ đó có thể được thuê ngoài cho người khác
    hoặc hoàn toàn bị loại bỏ, tôi càng thấy
    tôi thực sự hoàn thành mọi thứ.
    Và sau đó tôi không phải lo lắng về nó
    bởi vì tôi như, được rồi, việc này đã được xử lý.
    Tôi chỉ cần xuất hiện.
    Tôi đoán là bạn đang loại bỏ, bạn đang di chuyển,
    không phải là loại bỏ hoàn toàn,
    mà là chuyển nó sang một thỏa thuận khác.
    Như NERIL đã gọi,
    những gì bạn đã mô tả là một thỏa thuận tài chính,
    nơi mà động lực của bạn giờ đây là không muốn mất 50 bảng.
    Nó giống như, vì đó là một lực thôi thúc lớn hơn
    so với động lực bên trong bạn để tập luyện.
    Thật thú vị.
    Điều đó có bền vững không?
    – Không, điều đó thì không.
    Đây là tất cả những gì tôi đang nghiên cứu
    cho cuốn sách vào lúc này.
    Và bạn cũng nói về điều này,
    như là động lực nội tại và ngoại tại.
    Cách mà tôi nghĩ về nó,
    khi tôi suy nghĩ lại về cuộc đời mình,
    là mọi thứ tôi đã làm bền vững
    đều nhờ vào động lực nội tại.
    Tôi thực sự đã thích điều đó.
    Nhưng bạn có thể thực sự thích một thứ
    và vẫn cảm thấy rất khó để bắt đầu.
    Tôi nghĩ đó là nơi mà sự trì hoãn lớn nhất
    xảy ra đối với tất cả chúng ta,
    nơi mà thực sự chỉ là đến phòng gym.
    Đó là phần khó.
    Khi bạn đã có mặt ở đó, mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.
    Đó là viết những từ đầu tiên.
    Bởi vì khi bạn đã bắt đầu viết 10 từ đầu tiên,
    thì việc thưởng thức quá trình viết phần còn lại trở nên dễ dàng hơn.
    Và vì vậy cách mà tôi nghĩ về nó
    là vượt qua cái ngưỡng trì hoãn đó,
    sử dụng năng lượng kích hoạt để bắt đầu.
    Vào thời điểm đó, tôi sẽ sử dụng mọi công cụ trong tay
    để chỉ đơn giản là làm điều đó trong hai phút.
    Bởi vì tôi nghĩ rằng khi bạn làm điều đó trong hai phút,
    thì việc thực sự thưởng thức quá trình
    trở nên dễ dàng hơn và bền vững hơn.
    – Và bạn hoàn toàn đúng khi nói về sự trì hoãn,
    như là điểm bắt đầu.
    Tôi lại học điều này từ các khách mời podcast
    mà tôi đã có trong RIL,
    và tôi thường nhắc đến anh ấy.
    Một ngày nọ, anh ấy đã nói với tôi trên podcast,
    anh ấy nói rằng mọi người thường trì hoãn
    bởi vì có nhiều sự khó chịu tâm lý
    liên quan đến việc bắt đầu nhiệm vụ.
    Và nhiều lúc,
    đặc biệt là với phòng gym hay thậm chí là một bài luận,
    sự khó chịu tâm lý đó là,
    bạn không có những câu trả lời.
    Vì vậy, tôi không biết cách sử dụng các máy tập ở phòng gym
    hoặc tôi thực sự không cảm thấy đủ khả năng
    để thậm chí viết bài luận này.
    Vì vậy, tôi chỉ đang làm một việc đơn giản như rửa bát.
    Nó giống như, tôi sẽ hút bụi cả căn nhà
    và bất kỳ ngôi nhà nào khác cần hút bụi hôm nay.
    – Chính xác.
    Bạn đã làm một video về sự trì hoãn, phải không?
    – Ừ, đúng vậy.
    – Phân tích điều đó cho tôi.
    Trong video có gì?
    Video có tên là “Cách ngừng trì hoãn”, đúng không?
    – Đúng vậy, cách tôi nghĩ về sự trì hoãn,
    cơ bản là sự trì hoãn là một vấn đề với việc bắt đầu.
    Nó giống như định luật quán tính này, định luật đầu tiên của Newton
    rằng nếu một cái gì đó đang đứng yên,
    nó sẽ tiếp tục ở trạng thái đứng yên.
    Nhưng nếu một cái gì đó đang di chuyển,
    nó sẽ tiếp tục di chuyển mà không cần một lực bên ngoài.
    Vì vậy, chìa khóa để vượt qua sự trì hoãn
    là cái gật đầu nhỏ ở đầu
    để thực sự bắt đầu.
    Và tất cả các kỹ thuật xung quanh điều đó,
    như trong nghiên cứu tâm lý học xung quanh điều này,
    chỉ đơn giản là làm cho nó dễ dàng nhất có thể.
    Vậy hãy giảm tất cả sự ma sát khi thực hiện nó.
    Nếu bạn muốn học guitar,
    thì hãy để đàn guitar ngay bên cạnh sofa của bạn
    chứ không phải trong tủ quần áo mà bạn sẽ không bao giờ thấy.
    Và nếu nó ở ngoài tầm nhìn, nó sẽ ra khỏi tâm trí,
    bạn sẽ không bao giờ làm điều đó.
    Có cái gọi là sự ma sát môi trường bên ngoài
    để làm điều đó.
    Nhưng còn có cả sự ma sát bên trong nữa.
    Nó giống như những câu chuyện mà chúng ta tự kể,
    sự khó chịu tâm lý khi đến phòng gym,
    rằng tôi không muốn thấy
    những người khác sẽ nhìn tôi như thế nào.
    Ngay cả việc có mục tiêu sai cũng vậy,
    như nếu mục tiêu của tôi khi viết cuốn sách là,
    tôi thật sự muốn có mặt trong danh sách sách bán chạy nhất New York Times,
    thì thật sự rất, rất khó
    để tôi có thể bắt tay vào viết bất cứ điều gì.
    Bởi vì bây giờ mỗi từ tôi phải viết
    đều phải là từ bán chạy nhất New York Times.
    Trong khi nếu mục tiêu là, nếu tôi thành thực,
    tôi chỉ muốn viết một cuốn sách mà tôi tự hào
    và thú vị để viết.
    Đó thực sự là trong tầm kiểm soát của tôi.
    Và nó trở nên dễ dàng hơn rất nhiều để bắt đầu
    làm điều đó.
    Vì vậy để vượt qua sự trì hoãn,
    chúng ta cần loại bỏ sự ma sát bên ngoài,
    tức là những thứ môi trường.
    Chúng ta cần cố gắng hết sức để loại bỏ sự ma sát bên trong,
    như khía cạnh cảm xúc,
    thái độ, sự hoàn hảo,
    nỗi sợ, sự khó chịu.
    Và nếu vẫn cần trợ giúp,
    có một vài mẹo,
    mẹo mà tôi sử dụng thường xuyên là quy tắc hai phút,
    nơi mà tôi thực sự thuyết phục bản thân,
    tôi chỉ làm điều đó trong hai phút.
    Và nếu tôi muốn, tôi có quyền dừng lại sau hai phút
    bởi vì hai phút tốt hơn là không làm gì cả.
    Nhưng như khoảng 95% thời gian, tôi quyết định tiếp tục
    bởi vì hai phút là tất cả những gì bạn cần để thay đổi cuộc đời mình.
    – Đúng vậy. – Tôi nên đăng điều đó lên Twitter.
    Điều đó thật tốt.
    – Ừ, điều đó thật sự tuyệt vời.
    Và cái quy tắc hai phút đó thật sự thú vị với tôi
    bởi vì một trong những điều tôi thấy
    như một rào cản tâm lý khác để bắt đầu
    là mọi người coi nó như,
    họ coi thử thách như là ngọn núi Everest.
    Trong khi thực sự thì họ phải,
    tôi sẽ nói theo cách khác,
    họ coi thử thách như là di chuyển ngọn núi Everest.
    Và thật sự nếu họ coi nó như chỉ là
    di chuyển từng viên sỏi một,
    nó trở thành một nhiệm vụ rất đơn giản.
    Và tôi gặp điều này rất nhiều khi các doanh nhân hỏi tôi,
    họ nói rằng nếu tôi muốn bắt đầu một doanh nghiệp,
    tôi nên bắt đầu từ đâu?
    Và bạn có thể nghe thấy trong câu hỏi
    rằng họ coi nó như là di chuyển ngọn núi Everest.
    Và tôi thì như, tốt, hôm nay tất cả những gì bạn cần làm
    là nghĩ ra một cái tên.
    Chỉ cần nghĩ ra khoảng 50 cái tên, làm một danh sách ngắn các cái tên.
    Và sau đó chúng ta sẽ xem lại vào ngày mai.
    Và sau đó vào ngày mai, có thể nghĩ đến,
    đi xem website có sẵn không.
    Và sau đó chúng ta sẽ xem lại vào ngày hôm sau.
    Và khi nó trở thành như vậy
    và khi nó trở thành những mục rất nhỏ,
    một bước nhỏ một lần,
    và bạn không phải từ tầng không đến một ngàn ngay lập tức,
    nó trở nên rất, bạn biết đấy,
    sự khó chịu tâm lý sẽ giảm dần.
    – Nó cảm thấy có thể đạt được.
    – Và quy tắc hai phút của bạn đang làm một điều tương tự, tức là nói rằng,
    Hôm nay tôi chỉ cần,
    chỉ cần mở tài liệu Word và viết tiêu đề và sau đó chúng ta xong.
    Bạn biết không, và điều đó thật thú vị.
    Còn về phần, bạn định nói điều gì khác ở đó?
    – Vâng, ý bạn ở đây,
    bạn đã từng nghe blog “Wait But Why” chưa?
    – Chưa. – Oh, nó thật tuyệt vời.
    Bạn chắc chắn nên phỏng vấn Tim Urban khi bạn ở Mỹ.
    – Oh, bạn biết không?
    Hôm qua tôi đã vào Instagram của anh ấy
    và gửi cho anh ấy một tin nhắn trực tiếp.
    – Ôi, tuyệt quá.
    Vâng, anh ấy thật xuất sắc.
    Bất kỳ podcast nào anh ấy từng tham gia,
    tôi đều nghĩ, ôi, điều này thật tuyệt.
    Anh ấy có một loạt bài blog hay
    về việc vượt qua sự trì hoãn.
    Và cách anh ấy đề cập đến điều đó,
    điểm mà bạn vừa đề cập là có rất nhiều nhiệm vụ rất mơ hồ và khó chịu.
    Và bạn phải có khả năng làm cho một nhiệm vụ trở nên rõ ràng hơn.
    Và một điều như bắt đầu một doanh nghiệp thì thật khó chịu.
    Một điều như học lập trình cũng khó chịu
    vì, ủa, điều đó có nghĩa là gì nhỉ?
    Bạn bắt đầu từ đâu?
    Trong khi việc đưa ra 10 ý tưởng cho một cái tên
    và chọn một trong số đó
    là một bước hành động tiếp theo được định nghĩa rất rõ ràng.
    Vì vậy, tôi thường thấy điều này với học sinh
    khi mọi người nói, ôi, tôi không có động lực
    để học cho kỳ thi hóa học của mình.
    Nó giống như, bạn có gì trong danh sách việc cần làm của bạn?
    Học cho kỳ thi hóa học của tôi.
    Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
    Đọc chương một và trả lời câu hỏi bốn đến năm
    là một điều hợp lý,
    một bước hành động tiếp theo được định nghĩa hợp lý.
    Và vì vậy, điều tôi làm là bất cứ khi nào tôi thấy mình
    trì hoãn một việc gì đó, tôi nghĩ, ok,
    có phải tôi đang trì hoãn vì thực sự,
    nhiệm vụ đó quá khó chịu.
    Tôi không biết mình phải làm gì.
    Bởi vì khi tôi biết mình phải làm gì,
    tôi có thể làm nó trong hai phút và nó sẽ xong.
    (nhạc nền)
    (nhạc nền)
    (振奮的音樂)
    你從在YouTube的經驗中學到了什麼,關於一致性的 importance?
    還有,通常病毒視頻的發展其實是非常難以預測的,對吧?
    所以很多人會在YouTube上製作視頻,標題是「如何製作病毒視頻」。
    而在行銷上,則是這裡有秘密法則,這裡有秘密原則,
    但實際上,你可能能猜到一些原則,
    但結果是很難預測的。
    那麼你對於一致性有什麼樣的看法,
    以及如何預測結果?
    – 嗯,當我在聽你的附屬章節的時候,
    我簡直像瘋了一樣,不停點頭,完全同意你說的每一句話。
    我認為這些對YouTube有很大的適用性。
    如今我教人們如何成為兼職YouTuber。
    我所說的是,如果你每週做一個視頻持續兩年,
    那我可以百分之百保證這會改變你的生活。
    我無法給你具體的數字。
    我不能告訴你你會擁有10萬的訂閱者,
    或者賺多少錢,
    但我可以百分之百保證,這會改變你的生活,
    至少在技能、經驗、人脈和在這個過程中交到的朋友方面。
    但你必須每週發布一個視頻,
    而且至少要這樣做兩年。
    – 那麼,基於這一點,什麼會讓人這樣做呢?
    – 因為這就像是每天清理地板兩年,我可以向你保證這會有成效。
    人們似乎不能在沒有某種內在驅動的情況下做這樣的事情。
    所以我很好奇,因為你可以對一百萬人這樣說。
    你可以通過擴音器廣播這個,但95%以上的人仍然會失敗。
    那麼在你看來,經驗告訴你,
    還有你自己生活中,什麼使人們在沒有結果保證的情況下持續努力?
    – 嗯,我覺得,再一次,這是有點偷懶,
    因為這是你談論的內容,
    像是享受過程。
    這也是我正在寫的書的主題,
    正如你所說,持續每週出現真的很困難,
    如果看不到任何結果,沒有快速上升的觀看數和訂閱者。
    但使這一切變得可忍受,讓它變得有趣的是實際上享受這個過程,
    並且轉向那些百分之百在我們控制範圍內的目標,
    例如,我只想每週製作兩個視頻,
    如果我對視頻滿意,它就會發布。
    事實上,即使我對視頻不滿意,它還是會發布。
    而我認識的每一位在YouTube上成功的人,在某個時刻都有這樣的態度。
    我每週二必須把那個視頻發布出去,這不是選擇,必須完成。
    而且,正如你所說,
    當我們談論復利的時候,第一天發布的視頻根本不會有任何效果。
    第二天、第三天或第24天的視頻都不會有任何效果。
    但你會發現,當你到了第300天或第600天,
    哦,實際上,所有這些都是在非常非常緩慢積累,
    然後結果就會非常、非常、非常慢地出現,
    然後在一下子之後,就有那個突然變得病毒式的視頻。
    – 我想這就是我談到的第八個世界奇蹟的那一章。
    是的,這是關於沃倫·巴菲特和我的狗Pablo的對比投資者。
    我真的,我認為我在寫這本書的時候學到了這個教訓。
    當我回想我生活中的所有事情
    並思考那些懷有我利益的復利時,
    無論是,比如說,誠實地說,我的牙齒有一些問題。
    我想,你知道為什麼嗎?
    我可能在書中提到過這一點。
    像是我一直沒有好好刷一顆牙齒。
    今天或明天、後天並沒有太大關係,
    但那時我在牙醫椅上,牙齒卻在被拔掉。
    然後我的Instagram也是如此。
    健康和健身現在也是如此。
    我的業務也是如此。
    這恰恰顯示出,成就成功的關鍵並不是那些重大的決策。
    而是那些小而不重要的決定的復利。
    但人們並不這樣做,因為我聽說你開始健身了。
    – 是的,我開始了。- 然後你停止了。
    – 所以我現在已經有一位私人教練大約八個月了。
    – 那太棒了。
    – 自從18歲以來,我就一直在斷斷續續地健身,
    直到我找了私人教練之前都沒有認真做過。
    現在我不得不出席,我每小時支付30英鎊,
    基本上就是陪伴我做事。
    那是讓我得到最多成果的事情。
    所以我覺得無論在我的生活中,
    對於我真正關心的事情,
    例如,我真的想成為一個快樂、性感的百萬富翁之類的,
    我會試著找出方法,
    來消除我在這個方程中的紀律和意志力需求。
    而是去找一個負責任的夥伴,
    或者找一位教練,或者付朋友100英鎊,
    如果我不做那件事情。
    這是我和我兄弟在試著激勵自己時所做的。
    我在寫歌,他在搞脫口秀。
    就像,對,如果我們每週四半小時不這樣做,我們就會互相支付50英鎊。
    這樣的事情可以消除選擇、動力、意志力和紀律。
    越是能外包給別人的事情,
    我會發現我實際上能完成更多任務。
    然後我不必擔心,因為我知道,這一切都有人照顧。
    我只需要出現。
    我猜你的意思是,你是在移動,而不是像去移除它,你是把它移動到另一個協定中。像NERIL提到的,你在這裡描述的就是一種財務協定,現在你的動力是為了不失去50英鎊。因為這比你內心的動力要強大得多去鍛鍊。這很有趣。這是可持續的嗎? – 不,不可持續。這些都是我目前為書本研究的內容。你也談到這一點,比如內在和外在的動機。我回想我的生活時,會想到我所有可持續的行動都是因為內在動機。我真的很享受那些事情。但是你可以真正享受某件事,卻仍然發現很難開始。我認為這就是我們所有人最大的拖延問題所在,實際上只是去健身房。而這一點就是困難的部分。一旦你在那裡,事情就變得比較簡單。就像寫那第一個10個字一樣。因為一旦你開始寫前10個字,之後的過程就變得更容易享受了。因此,我認為解決那個拖延的障礙,激活開始的能量。在那個時候,我會使用我所有的工具,讓我能僅僅做這件事兩分鐘。因為我認為一旦你做了這件事兩分鐘,實際上享受這個過程並持續下去就變得容易多了。 – 你對於拖延的看法非常正確,尤其是那個開始的點。我再次從我在RIL節目中的播客嘉賓那裡學到這一點,我提到過他。他在這個播客中有一天告訴我,人們通常拖延的原因是圍繞開始任務存在很大的心理不適。而很多時候,尤其是在健身房或寫論文時,那種心理不適就像是,你沒有答案。所以我不知道如何使用健身房的器械,或者我實際上沒有,甚至覺得不夠有能力去寫這個論文。因此,我就去洗碗。我就會掃整個房子,甚至任何需要掃的其他房子。 – 正是如此。你拍了一部關於拖延的視頻,對吧? – 是的,是的。 – 把這個分解給我。視頻裡有什麼?這個視頻叫《如何停止拖延》,對嗎? – 是的,所以我對拖延的看法基本上是,拖延是一個開始的問題。就像這個慣性法則,牛頓的第一運動定律,如果某樣東西靜止,它將持續靜止。但如果某樣東西在運動,它將繼續運動,而不需要外力。因此,克服拖延的關鍵是剛開始的那一點小動作。所有圍繞這個的技巧,以及整個心理學研究,都只是圍繞著讓開始變得盡可能簡單。因此,要減少所有的摩擦,使其能夠實現。如果你想學吉他,則把吉他放在沙發旁,而不是放在衣櫃裡,那樣你永遠不會看到它。如果不在視線範圍內,就不在思考範圍內,你永遠不會去做它。這裡有外部環境帶來的摩擦。但還有內部摩擦。就像那些我們告訴自己的敘述,去健身房的心理不適,我不想看到其他人會怎麼看我。甚至目標不對,比如如果我寫書的目標是,我真的想進入紐約時報暢銷書榜,那麼我會發現很難讓自己寫任何東西。因為現在我每寫一個字,都必須是一個紐約時報暢銷字。而如果目標是,說實話,我只想寫一本我驕傲的書,寫著有趣。那是我能控制的事情。然後開始做這件事就變得容易多了。因此,為了克服拖延,我們需要消除外部摩擦,也就是環境因素。我們需要盡量去除內部的摩擦,比如情感方面的因素,心態,完美主義,恐懼,不適應。然後如果我們仍然需要幫助,還有一些技巧,我常用的一個是兩分鐘法則,相當於我會真心說服自己,我只要做兩分鐘。如果我想,兩分鐘后我可以停止,因為兩分鐘總比什麼都不做好。但在95%的情況下,我決定繼續,因為兩分鐘就是改變你生活所需要的。 – 是啊。 – 我應該把這個發推特出去。這句話不錯。 – 是的,真的很好。這個兩分鐘的事情對我來說很有趣,因為我看到的另一個心理障礙是,人們將它視為,他們將挑戰視為珠穆朗瑪峰。而他們必須,我會換一種說法,他們將挑戰視為移動珠穆朗瑪峰。事實上,如果他們將其視為逐步移動一顆小石子,這變成了一項非常簡單的任務。我經常會遇到這個問題,當企業家問我時,他們會說,如果我想開始一個業務,我該從哪裡開始?你可以從問題中聽到他們將其視為移動珠穆朗瑪峰。我會說,今天你所要做的就是想一個名字。想出像50個名字,製作一個短名單。然後我們明天再回來看。然後明天,可能想想,去檢查一下網站是否可用。然後我們後天再回來。當它變成這樣,變得非常小而具體,逐步來,而不是要從第一層到千層立即達到時,心理上的不適就會消失。
    – 感覺上是可達成的。
    – 還有你提到的兩分鐘法則,做著類似的事情,就是在說,今天我只需要做的,就是,去打開那個 Word 文件,寫下標題,然後就好了。你知道,這很迷人。你還想說些什麼嗎?
    – 嗯,對於你的觀點,你有沒有看到那個部落格《等一下,但為什麼》?
    – 沒有。 – 哦,那真是不可思議。你進美國的時候一定要訪問 Tim Urban。
    – 哦,你知道嗎?我昨天剛上他的 Instagram 發送了私訊給他。
    – 哦,太好了。他真棒。他上過的任何播客,我都覺得,哦,這太棒了。他有一個很棒的部落格系列,關於克服拖延症。他提到的那一點是,有很多任務都非常模糊和讓人厭煩。你必須能夠將一項任務變得不再讓人厭煩。像是創業這件事就讓人感到厭煩。學習編程這件事也讓人感到厭煩,因為,這到底是什麼意思?我該從哪裡開始?而像是為一個名稱頭腦風暴出10個點子,然後選出一個,這是一個非常清晰明確的下一步行動。因此我經常遇到學生們,他們會說,哦,我沒有動力去準備我的化學考試。那麼,你的待辦事項上有什麼?準備我的化學考試。這根本不可能發生。閱讀第一章並回答四到五題問題這是合理的,一個明確定義的下一步行動。因此我在每次發現自己在拖延某件事情時,我會想,好吧,我是在拖延是因為事實上,這項任務太讓我厭煩,我不知道我該做什麼。因為一旦我知道我該做什麼,我就可以做兩分鐘,然後就完成了。
    (音樂)
    (音樂)

    In this moment, YouTube and productivity expert, Ali Abdaal discusses the power of consistency and how to overcome procrastination. Ali discusses the power of compounding interest, and how small actions over time can snowball into trigger larger rapid changes such as viral success from making a YouTube video every week for 2 years. However, to get to this position, Ali says you have to first learn to love the process, moving away from an outcome based mindset that means success is out of your control, and instead to a view of success that comes from within. To get there first means overcoming hurdles such as procrastination. In order to do this, Ali says you should move away from focusing on a large end goal and instead focus on a series of smaller goals along the was. So rather than worrying about moving a whole mountain, people should focus on moving one pebble at a time.

    Listen to the full episode here – https://g2ul0.app.link/kHoT6TnDwFb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Ali: https://aliabdaal.com/

    https://www.youtube.com/@aliabdaal

  • “Dynamo Is Dead!” – The Heartbreaking True Story Of Why Dynamo The Magician Vanished For Years! (Exclusive)

    He’s walked on water, flown and now buried himself alive, but could the greatest magic trick of Dynamo life be his escaping from his demons?

    Dynamo is a British magician who first entered the spotlight in 2004. His TV series ‘Dynamo: Magician Impossible’ attracted over 250 million viewers and ran from 2011 to 2014, earning him the Best Entertainment Programme award in 2012 and 2013. He became the first magician to headline arenas such as the London O2 and Sydney’s Rod Laver arena. In 2013, he stepped away from the limelight to recover from serious health issues.

    You can watch Dynamo’s 2 hour special, ‘Dynamo is Dead’, on December 14th, this will be aired live at 9pm on Sky Max and streaming service NOW

    Dynamo is back! But not as you have known him before… ‘Dynamo is Dead’ On Sky Max: http://bit.ly/3RHqSWC

    Follow Dynamo:

    Instagram: https://bit.ly/4agid4C

    Twitter:  https://bit.ly/3uTAKDH

    Sonic rest therapy: https://edcanhelp.io/

    The Conversation Cards:

    https://bit.ly/4amtNew

    Watch the episodes on Youtube –

    https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb

    My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now:

    https://smarturl.it/DOACbook

    Follow me:

    Instagram:

    http://bit.ly/3nIkGAZ

    Twitter:

    http://bit.ly/3ztHuHm

    Linkedin:

    https://bit.ly/41Fl95Q

    Telegram:

    http://bit.ly/3nJYxST

    Sponsors:

    Huel: https://try.huel.com/steven-bartlett

    WHOOP: https://join.whoop.com/en-uk/CEO