Author: The Diary Of A CEO with Steven Bartlett

  • Trinny Woodall: How She Went From Drug Addict To Building A $300m Business Empire!

    Age is bulls**t! From ‘What Not To Wear’ to a skincare and make-up empire, Trinny proves energy is everything.

    In this new episode, Steven sits down with fashion guru and CEO, Trinny Woodall.

    Trinny became a household name in 2001 as co-host for the makeover TV series ‘What Not To Wear’. This continued for 5 seasons and earned a Royal Television Society Award. In 2017, Trinny launched her direct-to-consumer beauty brand, Trinny London, this has been recognised as one of the fastest-growing brands in Europe.

    You can purchase Trinny’s new book, ‘Fearless’ here: https://amzn.to/40ENwSn

    You can purchase all of Trinny London’s products here: https://bit.ly/3LhIc0G

    Follow Trinny: 

    Instagram: https://bit.ly/3PtZ1rY

    Twitter: https://bit.ly/3PwB6YX 

    YouTube: https://bit.ly/3RcvF2o 

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 126: How To Master The Consistency Of Achieving Your Goals & Sticking To Them: Nir Eyal

    In this moment, the behavioural design and productivity expert, Nir Eyal discusses how the belief that you only have a limited amount of willpower is actually a self-limiting myth. Instead, using scientific studies Nir shows that willpower is a limitless resource. Similarly, Nir says the single factor for why you don’t achieve your goals is from the emotion of not feeling like doing the gradual work it takes to accomplish them. It is because of this that you quit and fail. To prevent this, Nir believes you should act now with the same attributes and values you would want in your future self, the future you that has achieved these targets and goals. 

    Listen to the full episode here – https://g2ul0.app.link/7lsnhHGsUCb

    Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

    Nir: https://www.nirandfar.com/

  • The Breathing Expert: Breathing Through Your Mouth Can Cause ADHD, Diabetes & Child Sickness! (Must Listen): James Nestor

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:04 You can exercise all you want, eat all the right food, sleep eight hours a night.
    0:00:07 If you are not breathing right, you will always be sick.
    0:00:13 James Nestor international best-seller on breathing.
    0:00:17 As a species, we’ve largely lost the ability to breathe correctly.
    0:00:21 James travels the whole world trying to figure out what went wrong and how to fix it.
    0:00:24 99% of people are breathing dysfunctionally.
    0:00:28 They don’t realize the damage they’re doing to their bodies and brains by being this way.
    0:00:33 Look at the way we sit all day long, the way we sleep, the way we eat.
    0:00:36 The modern world is conspiring to make us sick.
    0:00:42 Diabetes, asthma, metabolic and autoimmune issues, anxiety, even ADHD.
    0:00:48 Experts said it is 100% related to your breathing at night especially.
    0:00:48 Really?
    0:00:54 Bad breathing habits are a recipe for disaster, which is what has happened for so many kids today.
    0:01:00 So if you’re a parent and if you can hear them breathing when they’re sleeping, this is a big red flag.
    0:01:04 But I believe that everybody can become a good breeder and these steps are free.
    0:01:06 We can do this while we’re seated here.
    0:01:08 So the first thing is to…
    0:01:12 Carbon dioxide is seen as this poison.
    0:01:12 Why?
    0:01:19 Levels over 800 into 1000 can have serious issues with cognitive and physical functions.
    0:01:22 I’ve been recording our CO2 during this interview.
    0:01:23 It’s going up.
    0:01:26 And if we were to continue working in here for the next few hours, you won’t.
    0:01:28 Jesus.
    0:01:46 James, of all the things you could have committed your life to, you could have committed a decade
    0:01:51 of work and effort to, you decided to commit it to the subject matter of breath and breathing.
    0:01:53 Why?
    0:01:56 It was a number of things that happened.
    0:02:02 And personally, professionally, over a number of years, I never set out to write a book about breathing.
    0:02:04 I mean, what a boring subject, right?
    0:02:10 Until I started having breathing problems that came back year after year.
    0:02:18 I surfed a lot in San Francisco, so I was getting bronchitis, I was getting pneumonia, mild pneumonia.
    0:02:19 It was nothing to worry about.
    0:02:23 I’d go to my doctor, I’d be given a pack of pills and sent on my way.
    0:02:29 And this kept happening year after year until a doctor friend of mine was looking at me.
    0:02:33 We were out having a drink and she’s like, “I think there’s something going on with your breathing.”
    0:02:35 It’s a breathing, you know?
    0:02:37 This is just something we do automatically.
    0:02:38 It’s nothing I considered.
    0:02:40 She’s like, “Oh, you might want to go to a breathwork class.”
    0:02:46 And I went to a breathwork class and it completely blew me away on a number of levels.
    0:02:52 I was able to get over the respiratory problems I had.
    0:02:55 I don’t write about this in the book because I didn’t want to make my experience
    0:02:58 be indicative of everyone else’s experience.
    0:03:02 But all the issues I had completely went away, 100%.
    0:03:05 And so I started looking into this more just personally.
    0:03:11 What else I could learn about breathing and how it could benefit me for athletic performance,
    0:03:16 for sleep, and more, and noticed that my health was changing in all the right ways
    0:03:19 over and over again when I was adopting different habits.
    0:03:22 So that was more than 10 years ago.
    0:03:24 Actually, that was probably 12 years ago.
    0:03:26 And then I started writing about freedivers.
    0:03:31 I started freediving myself and learning the limits of breathing
    0:03:35 and how you can do things that are supposed to be scientifically impossible
    0:03:38 by harnessing the power of your breath.
    0:03:41 That’s what really got me interested as a science journalist.
    0:03:46 So your symptoms, the symptoms you had of, what were those symptoms at the time?
    0:03:50 I was mouth-breathing a lot when I was working out.
    0:03:52 I was always mouth-breathing when I was jogging.
    0:03:55 I was mouth-breathing, doing karate, mouth-breathing, surfing.
    0:04:01 And I noticed at night, I could not remember a time when I did not go to sleep
    0:04:04 with a huge glass of water by my bedside.
    0:04:07 I would wake up numerous times throughout the night.
    0:04:11 My mouth was very dry, very pasty in the morning.
    0:04:13 I thought this was completely normal.
    0:04:17 I also noticed that when I was working out at really high levels,
    0:04:19 I would start to wheeze a bit.
    0:04:22 Like I could hear myself breathing.
    0:04:24 And I thought this was normal.
    0:04:27 Whenever I talked to people about it, they said, “Oh, welcome to old age.
    0:04:30 This is what happens when you get older.”
    0:04:33 And I didn’t think that that was a good reason to be breathing so dysfunctionally.
    0:04:37 But it really took someone else to point it out for me to understand
    0:04:39 that maybe there was a problem there, and maybe I should fix it.
    0:04:43 And your friend, who was a doctor, then suggested this breathwork class.
    0:04:45 You go to this breathwork class.
    0:04:48 And is it the one session itself that helped you?
    0:04:52 Or was it the practices you took away from that session that helped you?
    0:04:56 That one session completely blew my mind.
    0:05:01 So it had all of the hallmarks of flakiness and new age-iness.
    0:05:05 All the people flowing, flowing clothes.
    0:05:07 There were some headbands.
    0:05:09 I said, “Good God, what am I doing here?”
    0:05:11 There’s a lot of this stuff in San Francisco.
    0:05:13 So I’m kind of used to dream catchers, all that.
    0:05:20 And it wasn’t until I sat down and started actually got rid of all of that,
    0:05:24 all those problems in my brain that were making me resist
    0:05:29 really giving myself to this practice, got rid of that, started breathing.
    0:05:32 And I read about this at the beginning of the book,
    0:05:36 but I completely sweated through my t-shirt.
    0:05:38 It was not a warm room.
    0:05:39 It was quite cold in there.
    0:05:40 I sweated through my t-shirt.
    0:05:41 There’s sweat marks on my jeans.
    0:05:43 My hair was sobbing wet.
    0:05:46 And this was from sitting in a corner of a cold room,
    0:05:49 just breathing at this certain pattern.
    0:05:52 So it obviously released something in me.
    0:05:55 And when I mentioned this to doctors, I went back.
    0:05:56 They said, “Oh, you had a fever.
    0:05:58 Oh, you know, the room was too hot.
    0:06:00 Oh, you were covered in blankets.”
    0:06:01 All of that was false.
    0:06:03 There was something else deeper happening.
    0:06:06 And they didn’t understand it from their medical training.
    0:06:08 So I tried to get answers elsewhere.
    0:06:10 And that’s what I spent years doing.
    0:06:12 You spent years doing.
    0:06:16 I mean, your book on the subject matter comes out almost a decade later.
    0:06:22 So in hindsight now, you have those answers on why you sweated through your clothes
    0:06:24 and why you had that physiological reaction.
    0:06:25 What is the answer?
    0:06:31 I do not have opinions as a science journalist.
    0:06:32 I am a filter.
    0:06:38 My job is to talk to absolutely everybody.
    0:06:40 And especially when people, doctors tell me,
    0:06:41 “Oh, don’t talk to those people.
    0:06:42 They don’t know what they’re talking about.
    0:06:44 Those are the first people I’m going to talk to.”
    0:06:48 So I talked to everybody and tried to synthesize what I’ve learned,
    0:06:51 the truth, according to all of these different cultures,
    0:06:53 all of these different ways of learning,
    0:06:59 and put that in a book that the general public can understand.
    0:07:02 So I have my own personal views on it,
    0:07:04 but I try to keep my personal views out of what I write.
    0:07:08 And then the sort of next significant, I guess,
    0:07:12 catalyst event that was an inspiration point for your work was in 2011.
    0:07:16 As you say, you went and covered the free diving championship in Greece.
    0:07:22 What did that experience add to the inspiration cloud that would then form the book?
    0:07:24 What did you learn about the nature of breath from that?
    0:07:25 Yeah, it’s so funny.
    0:07:30 As you go through life, there are some experiences that you have
    0:07:33 that you have no idea that you were opening a completely different door,
    0:07:36 and you’re just going to be walking through that door for the next decade.
    0:07:39 So that’s what happened in Greece.
    0:07:41 I didn’t really know anything about it.
    0:07:42 Go out there and just have my mind blown.
    0:07:46 I mean, you have these people who are at the surface of the water,
    0:07:48 take a single breath of air, one breath,
    0:07:54 and dive down 120 meters on a single breath of air
    0:08:03 and come back up five minutes later and go and then get out of the way for the next competitor.
    0:08:04 So you watch them.
    0:08:06 The water is very clear there, right?
    0:08:09 It goes down, visibility is 150 meters.
    0:08:13 You watch them just disappear into nothing, the size of an hand,
    0:08:16 and then completely disappear into the ocean and come back.
    0:08:17 And I said, my God,
    0:08:24 there’s so much we don’t know about breathing and also about the limits of the human body.
    0:08:26 I want to learn more about this.
    0:08:29 I want to experience this as well, not diving down that deep,
    0:08:32 but I want to access more of what I’ve been given,
    0:08:37 because I think we’ve been sold pretty short on what our limits are
    0:08:38 and what we should be doing and shouldn’t be doing,
    0:08:42 but I think our bodies are much more potential than that.
    0:08:44 When I was reading through your book,
    0:08:49 you describe breath as a pillar of health, which is a pretty big statement to make,
    0:08:51 because when we think of pillars of health,
    0:08:56 we might think of exercise or diet,
    0:08:59 but breath hasn’t been considered a pillar of health.
    0:09:05 I think, to be honest, for the first 27, for the first 29 years of my 30-year-old life,
    0:09:12 I purely viewed breath as this thing that just happens unconsciously that is inconsequential.
    0:09:16 And it’s only in recent times, because your work has influenced some people very close to me,
    0:09:19 that I started to second-guess that.
    0:09:24 Where do we stand as a society at the moment when we’re talking about the majority of people
    0:09:27 in terms of our view of what breathing is and the role it plays?
    0:09:30 And then I also want to understand why that’s wrong,
    0:09:33 because, as I said, I thought of breathing as just this thing that happens,
    0:09:41 and it was quite unnerving to understand that that view has potentially been
    0:09:43 impacting me in profound ways without me knowing it.
    0:09:45 Like you said, I’ve been pointing at the wrong thing.
    0:09:48 I’ve been thinking I need some pills or I just can’t sleep,
    0:09:52 someone might think they’re an insomniac or whatever,
    0:09:58 but you make the case quite profoundly that breathing is much more than an unconscious
    0:10:02 act that we just do without thinking about.
    0:10:04 Well, breathing is something that just happens,
    0:10:08 and how wonderful that is that we’ve evolved to not have to think about every breath we take.
    0:10:11 That would be a real problem,
    0:10:16 but that doesn’t mean we can’t take conscious control of our breathing
    0:10:19 and then elicit different effects from our body.
    0:10:24 So we have adopted habits according to our breathing from our environment,
    0:10:29 from the way we sleep, from our mouth structure and more,
    0:10:32 that are not the best habits to have for breath.
    0:10:36 So the reason why people spend so much time doing breath work
    0:10:42 and rehearsing slower breathing, lower breathing, breathing through the nose
    0:10:47 is to reset a natural habit so that you don’t have to think about it.
    0:10:52 I mean, I don’t want to have to constantly be checking in on my breath throughout the day.
    0:10:56 I want that to be automatic, but that takes a lot of time
    0:11:00 to get back to that healthy state to make it unconscious.
    0:11:01 Where do we get these bad habits from?
    0:11:05 Because I think, you know, surely my body, I’m the product of,
    0:11:09 you know, several, I don’t know, thousands, gazillion years of evolution.
    0:11:12 Surely my body is doing it correctly by default.
    0:11:16 What has changed that is causing me to do it incorrectly?
    0:11:18 Your body is not doing this correctly by default.
    0:11:24 What has changed is this modern environment is conspiring to make us sick.
    0:11:28 And I don’t think that that is an exaggeration at all.
    0:11:31 If you look at the way we sit all day long,
    0:11:35 if you look at the way we work, if you look at the way we eat,
    0:11:38 if you look at the way we sleep of all the pollution,
    0:11:42 noise pollution, air pollution, we’re surrounded by,
    0:11:44 this is why we are so sick.
    0:11:45 It is the environment.
    0:11:50 The human body is so well equipped to live a healthy life,
    0:11:53 which is why indigenous cultures, the few left,
    0:11:58 they don’t need to go to a cardiologist or a pulmonologist or a dentist.
    0:12:01 They have straight teeth, they breathe perfectly.
    0:12:05 They don’t have all of these problems that we have today.
    0:12:08 So these are diseases of civilization.
    0:12:10 The vast majority of problems we contend with,
    0:12:14 we have created in the last few hundred years.
    0:12:16 And one of the problems with breathing
    0:12:20 is that our facial structure does not allow us to breathe
    0:12:22 in a healthy way anymore.
    0:12:26 And it did hundreds of years ago and we know that from the skeletal record.
    0:12:31 What are some of the most common modern problems then
    0:12:34 that the environment we live in have caused?
    0:12:36 And here I’m talking about diseases.
    0:12:40 What are the everyday diseases that you’ve discovered
    0:12:44 are byproducts of our misunderstanding
    0:12:45 and our bad breathing habits?
    0:12:49 Show me a list of the top diseases.
    0:12:51 And they’re all related to it, even diabetes.
    0:12:55 Who would have thought that the onset of diabetes
    0:12:58 could be triggered by poor breathing habits at night?
    0:13:00 But that is exactly what researchers have found.
    0:13:03 Because if you are choking on yourself all night,
    0:13:04 as so many people do,
    0:13:12 you aren’t resting, you aren’t entering stages of deep sleep,
    0:13:14 which means your body never restores
    0:13:17 and your body is going to break down.
    0:13:20 So researchers have known this for 50 years.
    0:13:24 There are scientific studies showing this over and over again.
    0:13:28 So that’s just with diabetes and metabolic issues,
    0:13:30 autoimmune issues for the same reason.
    0:13:33 You’re constantly breathing like this, stooped over.
    0:13:36 (breathing heavily)
    0:13:38 You’re causing undue inflammation to your body,
    0:13:40 you’re causing nervous system dysfunction,
    0:13:42 you’re in that sympathetic state,
    0:13:46 which after a while will trigger a bunch of autoimmune issues.
    0:13:49 So, so many of these things, not exclusively,
    0:13:50 are related to breath.
    0:13:56 They are exclusively related to diet, exercise, sleep, and breath.
    0:13:58 You can eat all the right foods.
    0:14:01 You can sleep eight hours a night.
    0:14:02 You can exercise all you want.
    0:14:06 If you are not breathing right, you will always be sick.
    0:14:10 And I’ve heard that six years ago by a researcher,
    0:14:12 and I believe it more now than I ever have.
    0:14:18 At the very start of your book, you test these things on yourself.
    0:14:23 You did an experiment, which I found really, really interesting.
    0:14:25 I think that experiment has actually stayed with me for a long time,
    0:14:28 because then it’s impacted me in the gym a lot
    0:14:29 every time I’m on that bloody treadmill.
    0:14:31 I’m thinking about what I read.
    0:14:35 But why did you want to do that experiment on yourself,
    0:14:36 and what was the experiment?
    0:14:38 I didn’t want to do this experiment on myself.
    0:14:40 I really did not want to do it.
    0:14:42 No one else was going to do it.
    0:14:42 Really?
    0:14:45 There had never been a human trial of nasal breathing
    0:14:48 versus mouth breathing for this amount of time.
    0:14:51 And I was talking to Jayak Arnayak,
    0:14:54 who’s the chief of rhinology research at Stanford,
    0:14:56 the top top of his field.
    0:14:58 And I said, we know what happens to animals
    0:14:59 when they breed this way.
    0:15:03 We know all the deleterious effects of mouth breathing
    0:15:06 on kids, on adults, on old people, on sleep,
    0:15:08 on athletic performance.
    0:15:09 Why can’t you test this?
    0:15:12 Let’s get a big group of people and test this.
    0:15:13 He said, it’ll never happen.
    0:15:15 We’re not going to find funding.
    0:15:18 And he thought ethically there would be problems doing it
    0:15:21 because he knew what damage could be caused
    0:15:23 by becoming a mouth breather.
    0:15:26 And so after all this, I just kind of gave up.
    0:15:27 And then I had an idea.
    0:15:29 I said, well, what if I did it?
    0:15:31 And what if I got one other person?
    0:15:32 We will sign up.
    0:15:33 We’ll sign whatever waivers.
    0:15:35 And we did it.
    0:15:37 Doesn’t, you know, it’s just two people,
    0:15:39 but that was the maximum we were allotted.
    0:15:42 And he said, OK, but he had no money for it.
    0:15:44 So we had to pay for this experiment at Stanford,
    0:15:47 which was not the cheapest thing I’ve ever paid for in my life.
    0:15:51 But I wanted to know, I’m writing about mouth breathing,
    0:15:53 writing about all the problems,
    0:15:55 and writing about my subjective experience
    0:15:59 of how it transformed my life, becoming a nasal breather.
    0:16:04 I wanted to see that experience dictated and documented
    0:16:06 in data by machines.
    0:16:07 And that’s why we did it.
    0:16:09 And how did it go?
    0:16:11 Terribly, it was awful.
    0:16:16 So just to let people know, this was an experiment
    0:16:20 in which for 10 days, we had our noses plugged up, right?
    0:16:22 And then for another 10 days,
    0:16:26 we had all of that stuff released from our noses,
    0:16:29 and we were almost exclusively nasal breathing.
    0:16:32 Everything else in those 10 day periods
    0:16:34 was exactly the same.
    0:16:35 We ate the same foods.
    0:16:37 We walked the same number of steps.
    0:16:39 We exercised the same.
    0:16:41 So exactly the same.
    0:16:45 And we did scientific studies
    0:16:48 and took a bunch of data before, during, and after.
    0:16:51 We were collecting data three times a day as well,
    0:16:54 looking at what was happening to our bodies,
    0:16:57 our sleep, our inflammation, and more.
    0:17:00 And we knew this wasn’t going to be pleasant,
    0:17:02 but I didn’t know it was going to be this bad.
    0:17:05 Like, it was really not trying to be over-dramatic,
    0:17:08 but it was awful, awful.
    0:17:10 And I’m so happy I never have to do that again.
    0:17:13 At the same time, I feel so sorry for people
    0:17:16 who do not realize that their noses are stuffed up,
    0:17:19 who have been living this way for years,
    0:17:23 and don’t understand that this is their main source
    0:17:26 of their issues with migraine, sleep problems, and more.
    0:17:29 I could see it in you when you described it as being awful,
    0:17:32 that you were almost teleporting yourself back to that chapter.
    0:17:35 I could see it in your face.
    0:17:38 A little PTSD from that still.
    0:17:38 It was bad.
    0:17:41 When you say bad, what do you mean specifically?
    0:17:44 It was the first few days.
    0:17:47 So I did this with breathing researcher
    0:17:50 and breathing therapist Anders Olsen from Sweden.
    0:17:52 He was the only person that would do this.
    0:17:55 And he flew from Sweden on his own dime
    0:17:57 to try to understand this.
    0:17:59 He had been talking about nasal breathing for 10 years.
    0:18:00 Right?
    0:18:02 And so he said, “Okay, I want to put this to the test.
    0:18:03 I want to see if I’m right or wrong.”
    0:18:06 So the first few days, we were kind of laughing.
    0:18:07 I was like, “How bad did you sleep?”
    0:18:12 We went from zero snoring to full-on snoring and sleep apnea
    0:18:13 within a couple of days.
    0:18:16 And so we were comparing and kind of showing off
    0:18:18 how sick we were.
    0:18:21 But then after about a week, we saw three days ago,
    0:18:23 like I wasn’t able to sleep at night.
    0:18:26 And I was dreading every single night going to sleep
    0:18:33 because my mouth was so dry and my sleep was so bad.
    0:18:36 I was so tired after sleeping nine, 10 hours a night.
    0:18:40 I was so tired and the data proved that as well.
    0:18:43 So it got really bad by the 10th day.
    0:18:45 We were in really bad shape.
    0:18:49 And again, I want to mention like so many people,
    0:18:51 especially during allergy season,
    0:18:53 are plugged up for months at a time.
    0:18:55 And they don’t realize the damage they’re doing
    0:18:58 to their bodies and brains by being this way.
    0:19:04 How many people are breathing incorrectly in your view?
    0:19:09 How many people, if they went and did a practice
    0:19:11 or they had the understanding that’s in your book
    0:19:14 and that you speak about, do you believe would have
    0:19:17 better overall health and well-being
    0:19:19 if they made a change to their breathing?
    0:19:25 By taking simple steps, I believe that everybody
    0:19:28 can become a better what is considered a good breather.
    0:19:31 And these steps are free and they’re available for everybody.
    0:19:34 If you look at the percentage of the population
    0:19:36 who is breathing dysfunctionally,
    0:19:38 I’ve heard different percentages from different people,
    0:19:41 respiratory therapists who do this all day long,
    0:19:45 to elite trainers of Olympians,
    0:19:50 they say 95 to 99% of the people
    0:19:52 that they see are breathing dysfunctionally.
    0:19:55 So it’s basically everybody.
    0:19:57 Some people, obviously there’s a curve to that.
    0:20:01 There’s an asthmatic with panic attacks
    0:20:04 that is breathing very dysfunctionally.
    0:20:07 And then there’s an athlete who can push through the pain
    0:20:13 and win that competition but is still breathing dysfunctionally.
    0:20:16 So there’s an arc to that.
    0:20:19 We all sit somewhere on that spectrum.
    0:20:21 We all do, yeah.
    0:20:22 And I’m not a perfect breather.
    0:20:24 You’re not a perfect breather.
    0:20:26 Like it’s hard to find a perfect, perfect breather,
    0:20:27 just like it’s hard to find someone
    0:20:30 that eats perfectly every single meal.
    0:20:31 And that’s probably not the person
    0:20:33 you ever want to hang out with anyway.
    0:20:38 You referred to tribes there and people
    0:20:40 that are not living in our environment.
    0:20:42 And also, you talk a lot about breathing as a lost art.
    0:20:45 I’m so fascinated by,
    0:20:46 I think I spent the last couple of years
    0:20:50 really fascinated by how our ancestors lived their lives
    0:20:51 and how they did things.
    0:20:53 I was talking to Dr. Daniel Lieberman
    0:20:56 about running and feet and muscle strength
    0:20:57 and all those things.
    0:20:58 And I’ve spoken to so many other people
    0:21:02 about processed food and all of these modern
    0:21:03 sort of misalignment diseases
    0:21:05 where we’re not living in alignment with ourselves
    0:21:08 have become a really important part of my understanding
    0:21:09 of how I should be living now.
    0:21:11 Breathing as a lost art,
    0:21:15 what did you learn when you looked back through history
    0:21:16 about how people breathe
    0:21:19 and what did that tell you about how we’re doing it wrong?
    0:21:23 I learned that we didn’t need breathwork classes
    0:21:24 hundreds of years ago.
    0:21:31 We already had bodies that were able to breathe properly.
    0:21:33 We were living in an environment
    0:21:35 that supported healthy breathing.
    0:21:38 I love Lieberman’s work, by the way.
    0:21:39 I’ve learned so much from them,
    0:21:43 including a lot of the stuff on scales and breathing.
    0:21:46 So I learned a lot, a lot from him.
    0:21:48 So, you know, people say,
    0:21:51 well, how do you know that we can’t go back in time?
    0:21:54 What you can do is look at indigenous cultures,
    0:21:57 which is what Lieberman and so many other people have done.
    0:22:00 And they found they don’t have problems with their feet.
    0:22:02 They don’t have problems with their backs.
    0:22:04 They don’t have heart disease.
    0:22:06 They don’t have asthma.
    0:22:07 Why is it that Mennonites,
    0:22:11 these are these groups in the U.S.
    0:22:14 that live this very traditional lifestyle, right?
    0:22:17 Some people say that asthma is genetic.
    0:22:19 So Mennonites and Quakers,
    0:22:21 who aren’t around any technology, right?
    0:22:25 They have 0.5% of their population has asthma.
    0:22:30 Meanwhile, in the U.S., 10% of the population has asthma.
    0:22:34 So obviously, the environment has so much to do with our health
    0:22:36 and it absolutely affects our breathing.
    0:22:38 For all the things I mentioned earlier,
    0:22:39 how are you sitting?
    0:22:41 How are your stress levels?
    0:22:42 How are you sleeping?
    0:22:43 How are you working out?
    0:22:46 All of these things will weigh upon
    0:22:48 how healthy you are able to breathe.
    0:22:51 And so in the context of the modern world,
    0:22:54 so if we didn’t need breath work a couple hundred years ago,
    0:22:57 the introduction of things like pollution, I understand,
    0:22:58 but are there everyday things,
    0:23:00 like the chair I’m sat in right now
    0:23:03 and the way that I work every day that have impacted breathing
    0:23:05 and then the modalities like asthma and these other things?
    0:23:07 Absolutely, yeah.
    0:23:09 And we could go through a few of those things.
    0:23:13 So when you’re sitting, as I sit eight hours a day,
    0:23:16 I try to stand at the standing desk as well,
    0:23:20 you are inhibiting your ability to breathe properly.
    0:23:24 So I’m sitting forward in this chair right now.
    0:23:27 Even if I wanted to take a deep breath, it’s really hard.
    0:23:31 I have to struggle to do that because my diaphragm,
    0:23:34 which is right underneath the lungs,
    0:23:39 is unable to descend properly to allow for that proper inhale.
    0:23:41 Give me an explanation of what the diaphragm is.
    0:23:44 Sure, the diaphragm is this umbrella-shaped muscle
    0:23:45 that sits underneath the lungs.
    0:23:47 The lungs are just like two balloons.
    0:23:48 They don’t inflate themselves.
    0:23:51 They need the diaphragm to come down.
    0:23:54 It creates a vacuum and air comes into the lungs.
    0:23:57 When we exhale, that diaphragm pushes up
    0:24:01 and pushes the air out of the lungs.
    0:24:03 So that’s how we breathe.
    0:24:04 It’s not the lungs doing the work.
    0:24:08 The lungs are just these fleshy bags, right?
    0:24:11 It’s that diaphragm descending, creating a vacuum.
    0:24:16 Air comes in and that diaphragm ascending,
    0:24:19 lifting back up and pushing that air out.
    0:24:23 So you need proper diaphragmatic movement
    0:24:26 in order to breathe properly.
    0:24:28 When our bodies aren’t allowing us to do that,
    0:24:31 when you’re sitting on a bus or sitting on a plane
    0:24:34 for 12 hours at a time and you’re seated like this,
    0:24:38 you aren’t able to breathe properly.
    0:24:41 That means you’re only breathing into your chest.
    0:24:44 You aren’t accessing all of this other area.
    0:24:47 If you’re just breathing into your chest,
    0:24:50 you have to breathe way more breaths.
    0:24:54 The reason is so much of that area you’re bringing that air into
    0:24:56 does not participate in gas exchange.
    0:25:00 It does not soak up that oxygen that’s in the air.
    0:25:04 So most of us spend most of our days like this.
    0:25:06 Slumped over in the chair, like, yeah.
    0:25:10 And breathing like that.
    0:25:11 We can live this way.
    0:25:12 Doesn’t mean we’re healthy.
    0:25:16 We can live on three pieces of pizza every day, right?
    0:25:18 We have enough calories to do that.
    0:25:19 It doesn’t mean we’re healthy.
    0:25:21 So that’s the number one thing.
    0:25:26 You can sit in a chair properly to breathe, right?
    0:25:27 But it takes some effort.
    0:25:30 If you look at Indigenous cultures again,
    0:25:31 look at how they’re sitting.
    0:25:33 Look at their spines.
    0:25:34 Like, it’s a beautiful thing.
    0:25:38 They’re sitting in a way that is conducive
    0:25:40 to proper breathing.
    0:25:44 Any statue, any ancient statue, look at the posture.
    0:25:47 The posture is, for people that can’t see this right now,
    0:25:49 the posture is straight up or is it constant?
    0:25:53 It is straight up but relaxed at the same time.
    0:25:56 It is having a straight spine.
    0:25:59 I know once you learn this, it just,
    0:26:01 it makes you neurotic after a while.
    0:26:07 That’s the first thing is to really notice how you’re sitting.
    0:26:10 When we get stressed out, when we’re answering emails,
    0:26:11 we’re over a laptop.
    0:26:13 I spend so much of my life doing this.
    0:26:16 Then we also have a stress response,
    0:26:19 which further reduces our ability to breathe properly.
    0:26:21 We start to breathe too much.
    0:26:22 We start holding our breath.
    0:26:24 Then we breathe too much.
    0:26:25 Our posture is like this.
    0:26:29 So everything is conspiring to make us really poor breathers.
    0:26:32 And this isn’t some far flung hypothesis I have.
    0:26:35 It’s basic biomechanics of how the body works.
    0:26:38 The diaphragm part’s really interesting to me
    0:26:40 because the, you refer to,
    0:26:43 and many people refer to the diaphragm as the second heart.
    0:26:50 Because it’s a muscle that is autonomous to some degree.
    0:26:51 Like the heart, I don’t control my heart.
    0:26:54 I can control my diaphragm,
    0:26:56 but when I don’t think about it, it kind of controls itself.
    0:26:57 It’s not accurate.
    0:26:58 Yeah, absolutely.
    0:27:00 It’s an autonomic function.
    0:27:03 But by taking conscious control of that diaphragm,
    0:27:05 you can control your heart.
    0:27:07 You can control your blood flow.
    0:27:11 And the diaphragm also does an incredible amount of work
    0:27:15 pumping blood into the heart and pumping lymph fluid throughout the body.
    0:27:20 So when you see people only using 5-10% of their diaphragmatic movement,
    0:27:21 which is considered normal now,
    0:27:24 just moving the diaphragm this much,
    0:27:28 their hearts have to work so much harder to just pump blood.
    0:27:31 And their bodies have to work so much harder to pump lymph fluid,
    0:27:33 which you need to get rid of all that waste, right?
    0:27:34 The body likes movement.
    0:27:37 These fluids need to be moving.
    0:27:40 So just by taking a slightly deeper breath
    0:27:42 and exhaling a little more,
    0:27:45 you were able to help your heart rate out,
    0:27:48 which is why your heart rate will start to go down after a while.
    0:27:51 You’re able to help your blood pressure in some cases.
    0:27:56 You’re able to pump lymph fluid in more just by taking a slower, deeper breath.
    0:28:01 And just look to the animal kingdom for your guidance on this.
    0:28:06 We don’t need any fancy animation to show us what proper breathing is.
    0:28:08 Look at a healthy dog sleeping.
    0:28:11 Look at a healthy infant sleeping and breathing.
    0:28:15 Look at indigenous cultures, how they sleep, how they breathe.
    0:28:16 You can’t tell their breathing.
    0:28:18 And that’s what healthy breathing is.
    0:28:20 It should not be perceptible.
    0:28:23 So when a lot of people hear about healthy breathing,
    0:28:25 they want to overdo it, right?
    0:28:28 They want, yeah, I feel great.
    0:28:32 If you look at a monk or someone who’s a master breather,
    0:28:34 you cannot tell their breathing.
    0:28:40 It’s so soft and so subtle that it just comes in and comes out.
    0:28:42 That is someone who is balanced.
    0:28:44 Their nervous system is balanced.
    0:28:45 Their breathing is balanced.
    0:28:49 Are these habits we can learn?
    0:28:53 You talk there about posture and about the diaphragmatic movement
    0:28:56 and what percentage of the diaphragm we’re kind of using
    0:28:58 and how much that’s filling our lungs.
    0:28:59 Are these habits we can learn?
    0:29:01 Absolutely.
    0:29:05 Because even posture feels like it’s quite hard to sit like that.
    0:29:08 If you start paying attention to your breathing,
    0:29:10 your posture is going to get better.
    0:29:14 It is hard to be leaning over like this and take a huge breath.
    0:29:18 Look what happens to your posture.
    0:29:20 So form dictates your breathing.
    0:29:25 Your breathing dictates your form that was written in the Dow like 1200 years ago.
    0:29:31 So once you learn how this proper slow deep breathing works,
    0:29:35 your posture by virtue of that will get better.
    0:29:37 Would you recommend because a lot of people do work in offices,
    0:29:38 I’m one of them.
    0:29:42 I spend a lot of my days sat down 10 hours looking down at a screen.
    0:29:44 What would you recommend for us?
    0:29:46 Well, I think the science is pretty clear on standing desks.
    0:29:52 Convertible standing desks are really helpful to sit for part of that time,
    0:29:55 to stand for part of that time whenever I’m on the phone,
    0:29:57 which is often I’m standing.
    0:30:00 So I just press a little button and I go back to standing.
    0:30:05 When you’re standing, you’re opening up your chest, these intercostals.
    0:30:10 You’re opening up to allow yourself to naturally breathe deeper breaths.
    0:30:12 So you can do that sitting,
    0:30:15 but you just look kind of corny like sitting like this all the time.
    0:30:18 So I think that that’s a good hack.
    0:30:22 I think that the science is very clear that every couple hours,
    0:30:23 I’m not very good at this.
    0:30:26 I’m trying to get better, go for a walk for 10 minutes,
    0:30:30 take your call while you’re walking around to reset things.
    0:30:34 But that’s just one of many different components,
    0:30:37 looking at the posture and its relationship to healthy breathing.
    0:30:40 The, when I was reading through your work
    0:30:41 and I was thinking about having this conversation with you,
    0:30:44 this is really, I guess, slightly obvious,
    0:30:46 but I also can understand how it’s a stupid question,
    0:30:51 which is if nose breathing is so beneficial for our health and well-being,
    0:30:54 then why do we have the capability of breathing through our mouths?
    0:30:56 She’s what I’m saying.
    0:30:57 Great question.
    0:31:00 How wonderful that we have a backup system
    0:31:05 in case anything happens to our noses that we don’t suddenly die, right?
    0:31:09 So you can drink through your nose, right?
    0:31:10 It’s really hard to do that,
    0:31:13 but you can and it goes down to your stomach.
    0:31:15 But that doesn’t mean it’s the right thing to do,
    0:31:17 just like with breathing.
    0:31:19 Again, look at the animal kingdom.
    0:31:22 Look at a cheetah running at 100 kilometers per hour.
    0:31:25 How is it breathing in and out through its nose?
    0:31:30 The only time that a horse starts breathing through its mouth is when it’s sick.
    0:31:32 So that is a sign that it’s sick.
    0:31:36 A horse running at a sprint is breathing through its nose.
    0:31:40 This is what we, this is the organ we are designed to breathe through.
    0:31:46 And no one who has studied rhinology would argue otherwise.
    0:31:50 There are 30 different functions that the nose does for breathing.
    0:31:54 So not only does it help filter air out and heat air,
    0:31:59 but it helps capture moisture, about 40% more moisture.
    0:32:01 So you don’t have to constantly be drinking water.
    0:32:05 When I see people jogging and they are breathing through their mouth
    0:32:08 and they’re carrying like four different water bottles,
    0:32:10 they wouldn’t need those water bottles.
    0:32:12 They just learn to breathe through their noses
    0:32:15 because the body is designed to capture that moisture.
    0:32:18 That’s what the nose does and all of those hairs do.
    0:32:21 And then there’s nitric oxide,
    0:32:24 which is this miraculous molecule that plays in the central role
    0:32:27 in phasodilation, circulation, and more.
    0:32:29 And it kills viruses and bacteria.
    0:32:31 This all happens in the nose.
    0:32:32 This does not happen in the mouth.
    0:32:36 Nitrous oxide is only happens in the nose.
    0:32:37 Nitric oxide.
    0:32:43 Yeah, we get six times more nitric oxide just breathing through the nose.
    0:32:44 Six times more.
    0:32:45 How?
    0:32:48 And if you, because of all of these different tissues,
    0:32:54 they release nitric oxide and there is some science showing that
    0:32:58 this boost of nitric oxide can significantly
    0:33:03 help us defend more from viruses and bacteria, including colds.
    0:33:06 So breathing in and out through the nose.
    0:33:10 There’s a lot of work in nitric oxide and COVID rehabilitation.
    0:33:13 Who knew we can produce so much of it in our noses?
    0:33:16 And if you hum, you can increase that to 15-fold.
    0:33:22 So humming, you’re going to annoy everyone if you do this,
    0:33:24 increases that nitric oxide 15-fold.
    0:33:29 And there was one study that showed this guy completely got rid of his rhinitis
    0:33:33 just by humming for about 10 minutes, four times a day.
    0:33:36 So these are simple tricks you can do.
    0:33:38 They are free available for everyone.
    0:33:41 The humming also helps to calm the body down
    0:33:44 because we have the vagal nerve, right?
    0:33:47 The vagus nerve, vagal tone is right along here.
    0:33:53 So when you hum, you’re sending signals to the vagus nerve
    0:33:54 and you’re calming your body down.
    0:33:57 What is humming doing?
    0:34:00 Humming is stimulating more nitric oxide
    0:34:03 and allowing it to break free from all of those tissues.
    0:34:04 So you hum in your nose?
    0:34:08 Yeah, and you can feel the vibration there.
    0:34:10 So somebody sent me this device like three months ago
    0:34:13 that they now have a device for people who don’t want to hum
    0:34:16 that goes on your nose and hums for you.
    0:34:19 If that’s going to help you hum, you can do that.
    0:34:23 But I found it’s just kind of easier to pick a song you like and hum that.
    0:34:28 When you talk about the common cold and, you know, flu and infection,
    0:34:32 did you see a clear correlation between people that had good breathing habits
    0:34:35 and the common cold and bad breathing habits?
    0:34:38 There have never been like a huge study done on that,
    0:34:42 on humming and nasal breathing in the common, and there never will be, right?
    0:34:44 No one’s going to fund that.
    0:34:47 I can say anecdotally, absolutely.
    0:34:51 And if you look at the biochemistry, if you look at the physiology,
    0:34:54 if you look at all the functions of the nose,
    0:34:57 you can deduce, it seems very clear to me,
    0:35:01 that you will be susceptible less to certain viruses,
    0:35:05 certain bacteria by breathing in and out of your nose.
    0:35:07 You mentioned COVID there.
    0:35:10 Your book came out right as COVID hit,
    0:35:13 which is unbelievable timing, I have to say.
    0:35:14 Yeah, yeah.
    0:35:17 Some people thought I planned that somehow.
    0:35:19 It was interesting.
    0:35:23 The first week the book came out, somebody criticized it
    0:35:25 for taking advantage of this pandemic.
    0:35:29 Without bothering to notice, the book was printed and in warehouses,
    0:35:33 six months before anyone had ever heard the word COVID.
    0:35:36 You know, and I worked on this book for years and years and years.
    0:35:40 So yeah, lockdown in the U.S. was in March.
    0:35:45 This book came out in June right on the heels of it,
    0:35:48 which was absolutely bizarre to me.
    0:35:52 And all of the research, looking into breathing patterns,
    0:35:54 looking into nasal breathing,
    0:35:57 how that can help rehabilitate people with long COVID
    0:36:01 and with acute cases of COVID is very solid.
    0:36:03 And I still don’t see anybody talking about this.
    0:36:06 What are the most important things that we’re not talking about
    0:36:10 as it relates to things like COVID from your research and your book?
    0:36:13 I think the most important, well, it depends on whose talk.
    0:36:15 People in breathwork communities have been talking about it.
    0:36:16 Yogis have been talking about it.
    0:36:17 Buddhists have been talking about it.
    0:36:19 So I think in Western medicine,
    0:36:23 you come in and your doctor assesses your health,
    0:36:26 listens to your heart, maybe looks at your cholesterol.
    0:36:28 They’re not looking at your breathing.
    0:36:31 And this is especially important for kids.
    0:36:34 I cannot tell you how many hundreds, thousands by now,
    0:36:36 of parents have written me.
    0:36:39 Their kids are on all these different pills.
    0:36:40 None of them are doing anything.
    0:36:41 They have ADHD.
    0:36:43 They’re flunking out of school.
    0:36:47 And I am astounded that more pediatricians
    0:36:49 and more doctors aren’t looking into this
    0:36:52 because so many millions of kids are suffering
    0:36:55 because of their breathing is so terrible.
    0:36:56 And it’s been so terrible for so long
    0:37:00 that their bodies are now rebelling against them.
    0:37:02 And why are kids breathing in such a way?
    0:37:05 Because you think of a kid, you think they…
    0:37:07 I think we form these bad habits
    0:37:09 when we’re adults or later on in life.
    0:37:12 But the thought that a kid has developed
    0:37:16 such a bad habit somewhere is quite hard to take.
    0:37:19 See, all roads go back to those skulls, right?
    0:37:23 And that anthropology and those ancient cultures, right?
    0:37:26 So these kids are not able to breathe well
    0:37:31 because their facial development is so retro-nathic,
    0:37:34 which means it has grown so far backwards
    0:37:37 that their airways aren’t able to open up enough.
    0:37:40 So whenever they put their heads on a pillow,
    0:37:45 that’s what it sounds like.
    0:37:48 So it is a problem with facial development
    0:37:51 that we did not have hundreds of years ago.
    0:37:52 And you can see this.
    0:37:55 I spent years looking at ancient skeletons
    0:37:58 and they did not have these problems.
    0:38:01 So right out of the gate, we’re messed up, right?
    0:38:05 Our facial function is messed up
    0:38:07 and it’s making it harder for us to breathe.
    0:38:12 Add on top of that pollution, bad sitting habits,
    0:38:13 bad breathing habits,
    0:38:15 and you have a recipe for disaster,
    0:38:18 which is what has happened for so many kids today.
    0:38:22 So I have to ask where that facial issue started
    0:38:24 and how that is being passed on.
    0:38:26 Because in my mind, evolution or de-evolution
    0:38:29 or whatever the word would be in this case, stopped.
    0:38:32 I thought we stopped changing and evolving
    0:38:37 because we are no longer being selected out of the gene pool.
    0:38:41 There is no stopping evolution.
    0:38:45 Evolution means change throughout time.
    0:38:47 It does not mean progress.
    0:38:51 So when people use the word evolution to mean
    0:38:55 we’re evolving better and we have these better capabilities,
    0:38:59 that’s not what the word actually means is change throughout time.
    0:39:02 And we can change for better or for worse.
    0:39:05 And for the past few hundred years,
    0:39:07 we have been changing for the worse.
    0:39:08 This is not my opinion.
    0:39:11 This is a scientific fact.
    0:39:12 So it comes back to that question.
    0:39:16 Why? Why would an animal change for the worse?
    0:39:19 And it goes back to my answer, the environment.
    0:39:22 We can trace the exact point
    0:39:27 that our facial structure started growing in this deformed way
    0:39:31 to make us less susceptible to healthy breathing, too,
    0:39:35 that changed in such a way to make us such poor breathers.
    0:39:41 And that point is right when industrialized food came into different cultures.
    0:39:42 So that happened at different times.
    0:39:46 Came in first to England and France, then it spread to Germany,
    0:39:49 then it spread to, you know, Scandinavia,
    0:39:51 then it spread through the rest of the world.
    0:39:56 You can see in a single generation of eating industrialized foods,
    0:39:59 things that were canned, things that were bottled,
    0:40:02 things that were baked, things with sugar in it.
    0:40:05 Single generation, 50% of the population
    0:40:08 will have crooked teeth that didn’t have it before.
    0:40:14 Crooked teeth are indicative of having a mouth that’s too small for your face.
    0:40:18 Your mouth grows too small, teeth have nowhere to grow in.
    0:40:19 So they grow in crooked.
    0:40:23 What else is a problem with having a mouth that’s too small for your face?
    0:40:25 You have an airway that’s too small.
    0:40:27 You aren’t able to breathe properly.
    0:40:29 So we can see that exact point.
    0:40:32 And researchers have done this for decades and decades,
    0:40:37 and I’ve seen these skulls before, after industrialization.
    0:40:41 And the same story plays out no matter where you are on the planet.
    0:40:45 So that is what has ruined our faces.
    0:40:47 And that’s why we look so different
    0:40:51 than we did 300 years ago, 2,000 years ago, 20,000 years ago.
    0:40:53 Why did our mouths get smaller at that point?
    0:40:58 Because of industrialized food elicits very little chewing.
    0:41:02 You don’t need to chew very much when you’re eating soft foods.
    0:41:04 So every, if you think about it,
    0:41:12 our ancestors chewed for like three, four hours a day chewing raw meat, bones, roots.
    0:41:15 Think about the foods you ate today.
    0:41:19 Well, maybe not you, because you’re probably eating healthy food.
    0:41:23 But the food that most people are eating, everything’s soft.
    0:41:26 Takes a few bites, is gone.
    0:41:27 There’s no rigorous chewing.
    0:41:29 And if you don’t get that early on in life,
    0:41:32 your skeleton does not develop properly.
    0:41:35 And your musculature does not develop properly.
    0:41:37 And you grow a different kind of face
    0:41:41 that makes you much more susceptible to poor breathing habits.
    0:41:49 Does that then mean that one way we can avoid these breathing-related disorders later in life
    0:41:52 would be to have our children eating more difficult foods when they’re younger?
    0:41:54 Absolutely.
    0:42:00 And if you look at the reasons why our ancestors all had these pronathic,
    0:42:02 really strong faces, these huge airways,
    0:42:06 it’s because they were breastfed for a minimum of two years.
    0:42:10 And after that, they weren’t weaned on to applesauce or baby food.
    0:42:12 They ate adult food, right?
    0:42:16 There was no such thing as Gerber’s back then a few hundred years ago.
    0:42:20 They went from being breastfed to eating adult food,
    0:42:22 which requires a lot of chewing.
    0:42:27 That’s the main driver behind how our faces have developed
    0:42:31 and devolved in the past 300 years.
    0:42:36 The point there about being breastfed for two years, why is that consequential?
    0:42:38 This is where I get into a lot of trouble here.
    0:42:41 So I want to be very, don’t worry.
    0:42:42 I’m going to get in trouble as well.
    0:42:45 You might, trust me.
    0:42:48 So I want to be extremely clear here.
    0:42:54 I am a journalist and I go out and talk to experts in the field.
    0:42:56 These are not my opinions.
    0:43:01 What I’m telling you, what I have been told by dozens and dozens of experts,
    0:43:06 and I’m not shaming anyone for feeding their children any way they want.
    0:43:08 That’s none of my business.
    0:43:16 What I have learned from several experts is the stress and chewing required
    0:43:23 for breastfeeding will help pull the face out and develop a larger airway.
    0:43:26 Again, I want to be very clear.
    0:43:27 I’m not shaming modern mothers.
    0:43:30 You’re under an incredible amount of stress.
    0:43:33 Bottle feeding, perfectly fine.
    0:43:34 You want to do that.
    0:43:41 I think it’s great, but that stress, and you think about it, like for two years,
    0:43:46 if you’re constantly pulling that face out, the face is going to develop differently.
    0:43:49 So that makes sense to me.
    0:43:54 But even if a kid is bottle-fed, which is great if you want to bottle feed a kid,
    0:44:01 as long as they’re eating healthy food that they actually chew after that,
    0:44:07 I believe my personal opinion is you can develop all of that proper facial structure.
    0:44:11 And you can also use some different orthodontic devices to help push that along,
    0:44:13 and you will be perfectly fine.
    0:44:17 What is the difference between the bottle and the nipple?
    0:44:20 In terms of what it does to my–
    0:44:23 Yeah, see, when I mentioned we’re both going to get in trouble here,
    0:44:24 this is what I was talking about.
    0:44:26 I will not visually demonstrate.
    0:44:30 You can look it up on YouTube, anybody.
    0:44:35 But it’s much easier to feed from a bottle.
    0:44:40 It requires less stress to feed from a bottle.
    0:44:45 When you are breastfeeding, it is much more activating for the infant
    0:44:51 to have to glom onto the breast, and the nipple goes actually deep into their mouth,
    0:44:55 almost down their throat, and it requires more chewing stress.
    0:44:58 We know this, which is why a lot of kids,
    0:44:59 when they’re given the choice between the two,
    0:45:02 they want the bottle because the bottle is easier.
    0:45:04 They want more food more quickly.
    0:45:09 And again, I want to be clear, just because you are bottle-fed or whatever early on,
    0:45:11 does not mean you’re doomed.
    0:45:13 It’s some of this sounds depressing,
    0:45:19 but I considered it inspiring and empowering to know the science behind this
    0:45:21 so you can fix what the core issue is.
    0:45:26 And I’m convinced that kids who are bottle-fed can be wonderful,
    0:45:30 perfect breathers by adopting other habits beyond that.
    0:45:36 You mentioned hyperactivity as being corollatory to breathing.
    0:45:41 So if you’re a parent and you have kids who are having health issues,
    0:45:44 even if they don’t have health issues, look at how they’re breathing at night.
    0:45:45 This is so important.
    0:45:47 Look at how they’re breathing in the day.
    0:45:50 If they’re breathing the vast majority of the breast through their mouth,
    0:45:51 you have to fix that.
    0:45:57 Number one, they will be much more susceptible to asthma, allergies and other issues later on in life,
    0:46:01 especially at night if they are breathing through an open mouth.
    0:46:05 And if you can hear them breathing when they’re sleeping,
    0:46:12 this is a big red flag that you better look into immediately
    0:46:16 because there will be so many downstream issues caused by that breathing pattern.
    0:46:23 This is increased risk of diabetes, increased risk of autoimmune issues,
    0:46:26 increased risk of asthma, ADHD and more.
    0:46:32 So some researchers, this is not my words, this is what they told me.
    0:46:36 They said, there is no such thing as ADHD.
    0:46:40 What that is is sleep-disordered breathing, period.
    0:46:40 Really?
    0:46:47 They said it is 100% related to your breathing at night especially.
    0:46:49 So again, that is not my view.
    0:46:50 This is what they have said.
    0:46:54 I think that’s a bit of an exaggeration,
    0:46:58 but I don’t think it’s too far to say the vast majority of those issues,
    0:47:02 if your kid has sleep apnea or is snoring, are caused by that.
    0:47:04 They are not sleeping well.
    0:47:06 If you are not sleeping well, what do you do all day long?
    0:47:08 Your body is trying to stay awake.
    0:47:10 So they are given riddling to stay awake.
    0:47:12 They are given sleeping pills to go to sleep.
    0:47:15 Those sleeping pills will make their breathing worse
    0:47:18 because they loosen all of the muscles in here
    0:47:22 and they cause more resistance when they are breathing.
    0:47:31 So even if you hear a slight resistance to it, that is caused for alarm as well.
    0:47:35 I know this seems overblown like some crazy warning,
    0:47:40 but you can, there are 500 scientific references available for free on my website.
    0:47:45 Look at the work by Christian Guimino who is at Stanford for 40 years.
    0:47:49 He was sounding the alarm in the 70s and nobody listened to him.
    0:47:54 And people still aren’t listening to this and it is a serious problem.
    0:47:56 So what’s true for kids is also true for adults,
    0:47:58 but I’ll just cap that off right there.
    0:48:01 I mean, please do not cap it off, Heather.
    0:48:03 I prefer when you talk.
    0:48:06 The ADHD point is fascinating to me
    0:48:08 because it’s been a huge topic of conversation in society
    0:48:12 because of the apparent rise in the disorder,
    0:48:14 but the certain rise in the diagnosis of the disorder.
    0:48:19 These researchers and scientists that believe that ADHD
    0:48:22 is purely a consequence of early breathing habits,
    0:48:26 what evidence have they got for that?
    0:48:28 Or what studies have they done to show the correlation
    0:48:32 between how we breathe when we’re little and our chance of ADHD?
    0:48:34 When they fix the breathing, the ADHD goes away.
    0:48:35 Really?
    0:48:38 For the majority of the cases, not for everybody.
    0:48:42 For the majority of the cases, it disappears.
    0:48:50 You can look at the studies, you know, I’m happy to provide those for you.
    0:48:52 And to me, it makes sense.
    0:48:54 It’s if you’re struggling to sleep,
    0:49:01 you are never going to be fully aware during the daytime, right?
    0:49:06 And this is one of the reasons why so many kids get their adenoids taken out,
    0:49:08 their tonsils taken out, and more.
    0:49:11 But unless you fix the breathing habits,
    0:49:14 you can do those surgeries and they can be very helpful.
    0:49:16 Unless you fix the breathing habits,
    0:49:20 all of those problems tend to come back, sometimes even more so.
    0:49:22 So you’re not fixing the core issue.
    0:49:26 The core issue is breathing and breathing retraining, breathing habits.
    0:49:32 Ahead of this conversation, you know, we were doing some research and we found that study
    0:49:38 that analyzed more than 11,000 children over six years beginning at six months of age.
    0:49:41 And that revealed that children’s sufferings from sleep-disordered breathing had a higher
    0:49:45 incidence of behavioral and emotional issues such as hyperactivity,
    0:49:47 aggressiveness, depression, and anxiety.
    0:49:53 They are 50 to 90% more likely to develop ADHD-like symptoms than were normal breathers.
    0:49:55 That blew my mind.
    0:49:56 There it is right there.
    0:49:59 I’m glad that you mentioned that, and I didn’t.
    0:50:04 Yeah, and there’s dozens of studies showing the same thing over and over and over.
    0:50:10 The question then becomes, I guess, is if I have ADHD, I’m 30 years old.
    0:50:12 Yeah, I think it depends on who you are.
    0:50:17 I don’t think that there’s a blanket prescription or a blanket guarantee on any of this stuff.
    0:50:20 I think it depends on what’s the root cause of that ADHD.
    0:50:25 We know in kids, it’s treated as a neurological problem, right?
    0:50:29 If that were true, then the drugs should work and they don’t, right?
    0:50:32 And I believe it’s a physiological problem.
    0:50:37 It’s a breathing problem, and that study is just one of many that has espoused that.
    0:50:43 If you’re talking about an adult with ADHD, what I know about adopting healthy breathing habits,
    0:50:46 you will only benefit.
    0:50:53 You will only benefit that benefit might be this big or might completely transform your life, right?
    0:50:55 You will only know once you do it.
    0:50:58 So I don’t feel comfortable guaranteeing anyone of anything.
    0:51:02 There might be some respiratory therapists or breathing coaches who will say,
    0:51:06 “Absolutely, I can cure your ADHD with these breathing practices.”
    0:51:12 That’s fine, but I don’t think it’s the same prescription for everybody.
    0:51:13 I know it’ll help, though.
    0:51:18 Going further back up this train of thought, then, we’re talking about exercise and nose breathing
    0:51:20 at the very start of this thread of thought.
    0:51:24 And I have sat here with a few people now.
    0:51:29 I think it was Peter Atea who was talking to me about VO2 max.
    0:51:31 A subject matter I still fully don’t understand,
    0:51:35 but from what I understood, it was the amount of oxygen we’re able to take from each breath.
    0:51:40 So that’s a general measurement of the amount of oxygen,
    0:51:44 how efficient you are at taking up oxygen, which is related to breathing,
    0:51:46 but it’s also related to the respiratory system
    0:51:51 and how you’re able to extract that oxygen from your lungs into your bloodstream.
    0:51:55 And it’s a good gauge of general athletic performance.
    0:52:00 It’s not everything, and there’s been some pushback against using that as a measurement.
    0:52:04 But it’s a general gauge, a good tool for that.
    0:52:10 Is there a correlation between our health outcomes, how long we’ll live,
    0:52:14 and our lung capacity, our VO2 max, and all of that stuff?
    0:52:15 Is there a correlation, though?
    0:52:19 So I had the same question years ago, and I started looking into it,
    0:52:26 and it turns out that numerous studies have found that the healthier and larger your lungs are,
    0:52:27 the longer you will live.
    0:52:34 That is the greatest indicator of lifespan, was lung size and lung health.
    0:52:35 The greatest indicator?
    0:52:36 The greatest indicator.
    0:52:43 According to these studies, the Framingham study looked at 5,200 people over the course of 70 years,
    0:52:48 and they found that the people who lived the longest had the largest and healthiest lung function.
    0:52:55 They even did studies in which they were looking at people who had lung transplants,
    0:52:57 so surgically implanted lungs.
    0:53:04 Those who were given larger lungs lived way longer than those given normal size or smaller lungs.
    0:53:08 So no matter how you get these larger lungs, it’s better.
    0:53:11 And luckily, we don’t need to get a transplant to do this.
    0:53:13 We can practice healthy breathing.
    0:53:15 We can practice stretches.
    0:53:20 We can exercise, and this naturally can keep our lung size up.
    0:53:23 It’s very sad when you start looking at these charts of what happened.
    0:53:26 After you’re 30, you’re almost there, so get ready.
    0:53:28 It’s a real bummer.
    0:53:33 But your lung function starts dropping off very quickly.
    0:53:39 And especially for women around 50 and 60, your lung function and your lung size starts shrinking,
    0:53:45 shrinking, shrinking up, which means at the time you need more oxygen more easily.
    0:53:47 It’s much harder to get that.
    0:53:51 And that’s where people’s health really starts disintegrating.
    0:53:52 They start having problems.
    0:53:59 The good news is you can stave off this deterioration, the shrinking of your lungs
    0:54:04 by doing all the stuff we’re talking about, by doing breathwork exercise, by exercise.
    0:54:10 What is yoga but stretching and breathing into this lung and breathing into that lung
    0:54:13 so the yogis knew this thousands and thousands of years ago?
    0:54:19 And it almost feels like that downward spiral is kind of self-reinforcing and self-fulfilling
    0:54:27 because if my lung capacity deteriorates, my movement and my exercise capacity will deteriorate,
    0:54:31 which means my lung capacity will deteriorate, which means I’ll move less.
    0:54:33 It’s kind of this downward spiral, right?
    0:54:34 Absolutely.
    0:54:40 And it’s my belief after studying this stuff for so long that that is the thing you want
    0:54:45 to pay attention to more than anything else, especially as you grow older, your lung function,
    0:54:50 how much air you can pack into your lungs, how long you can hold your breath.
    0:54:56 All of this is indicative of your general respiratory function and your general health.
    0:55:03 So that that little hint of using a breath hold every morning to see where you are physically
    0:55:04 and mentally, I think is good.
    0:55:08 They’ve used it for thousands and thousands of years and now it’s coming back.
    0:55:11 This is something that a lot of these longevity experts aren’t looking into.
    0:55:14 They’re looking into nutrition and exercise.
    0:55:16 They’re not looking into lung capacity.
    0:55:21 We get more energy from breath than we do from food and drink, right?
    0:55:26 We take 30 pounds of air in and out of our lungs every single day.
    0:55:29 And so I find it interesting.
    0:55:33 They’re focused on all these micronutrients, all that stuff’s important, right?
    0:55:34 I believe most of it.
    0:55:38 But from what I know, a lot of them aren’t focused very much on their breathing.
    0:55:42 I want to make sure that I have something that I can take into my own life there for
    0:55:46 the expansion of my lung capacity because I am sold on the importance of it.
    0:55:50 So exercise expands my lung capacity.
    0:55:52 Yeah, 15, 20 percent.
    0:55:55 Just by exercising, by virtue of exercise, if you’re a good exerciser,
    0:55:58 your lung capacity will stay up.
    0:55:59 Cardiovascular exercise.
    0:56:00 Yeah, cardiovascular exercise.
    0:56:03 There’s ways to access that a little more.
    0:56:06 If you’re dysfunctionally breathing when you’re working out,
    0:56:08 you’re not doing yourself too many favors.
    0:56:11 So you have to remember the simple basic things.
    0:56:15 You have to learn how to take a proper breath, then apply that to your workouts.
    0:56:18 You will see such an incredible difference once you do this.
    0:56:20 This is what yoga is good for.
    0:56:22 It’s hard to do yoga without breathing well, right?
    0:56:27 You can do it, but by virtue of all those different poses,
    0:56:32 they’re meant to open up your chest to expand this area.
    0:56:36 So yoga, cardiovascular exercise with proper breathing through my nose,
    0:56:39 breathwork practices at the start of the day.
    0:56:41 I think biomechanics.
    0:56:43 The first thing is awareness to any of this stuff.
    0:56:44 You can take your hands.
    0:56:46 We can do this while we’re seated here.
    0:56:49 You can put it above your sit bones here.
    0:56:51 And when you breathe in, breathe very, very low.
    0:56:53 And you want your hands to move out laterally.
    0:56:56 I don’t care what your stomach’s doing, moving out laterally.
    0:56:57 So as you breathe in-
    0:57:00 When you say low, you mean in my belly?
    0:57:03 You want your hands to be moving outwards, okay?
    0:57:08 I don’t care what’s happening with your lung, with your stomach.
    0:57:11 I can hold my breath and move my stomach in and out.
    0:57:14 So when people talk about a belly breath, that’s not what we’re doing.
    0:57:16 When your hands are moving out laterally,
    0:57:19 that means your diaphragm is descending.
    0:57:22 That’s how we can see if you’re taking a proper deep breath.
    0:57:23 So as you breathe in,
    0:57:27 you want your hands to be moving outward.
    0:57:30 And if you take a cloth measuring tape,
    0:57:32 you can actually measure your progress this way.
    0:57:35 The next thing you want to do is take your hands, okay?
    0:57:36 Take your four fingers.
    0:57:39 Place them on your collarbone and push it.
    0:57:40 This one’s very weird.
    0:57:41 Place your middle finger right there.
    0:57:44 So it’s only your middle finger that’s touching, okay?
    0:57:45 And we’re going to breathe deep.
    0:57:48 Then we’re going to move that breath up into our chest.
    0:57:51 Okay?
    0:57:52 Don’t move your shoulders.
    0:57:58 You want to see those fingers naturally separating.
    0:57:59 Okay?
    0:58:01 So this is not a flexing thing.
    0:58:03 Your shoulders stay down.
    0:58:03 It’s like this.
    0:58:06 Just like this.
    0:58:08 Fingers on the collarbone.
    0:58:12 We’re going to take a big breath into our lower abdomen area.
    0:58:13 Move it up.
    0:58:19 And you want your chest to be expanding outward.
    0:58:24 The last thing we want to do, take your hands and put them,
    0:58:26 especially you, you need to do this.
    0:58:27 Take your hands, put them around your neck.
    0:58:28 Yeah.
    0:58:31 I want you to do that same breath.
    0:58:34 You should feel zero tension in your neck.
    0:58:36 There’s none of this going on.
    0:58:36 Okay?
    0:58:38 It should feel soft and supple.
    0:58:40 So let’s take that belly to the chest breath.
    0:58:46 If there’s any tension, do it again until there’s no tension.
    0:58:54 Okay.
    0:58:58 Now try that again, keeping your shoulders down.
    0:58:59 Okay?
    0:59:00 Do not move your shoulders up.
    0:59:03 There’s none of this going on.
    0:59:05 You’re very soft, very relaxed.
    0:59:07 Take your hands above the hip bones.
    0:59:09 When you’re breathing in very deep,
    0:59:12 those hands should be out like this, like wings.
    0:59:13 Yeah.
    0:59:14 Okay.
    0:59:15 And you’re going to breathe in deep,
    0:59:17 and those hands should be moving out laterally.
    0:59:24 You will start to feel those organs getting compressed.
    0:59:24 That’s good.
    0:59:25 You want that.
    0:59:28 Then you can move it up one more time.
    0:59:29 So we’re going to start low,
    0:59:31 and we’re going to move that breath up to the chest.
    0:59:35 Keep your shoulders down.
    0:59:38 Try it again.
    0:59:39 Keep the shoulders down.
    0:59:42 There you go.
    0:59:44 Those fingers should be separating.
    0:59:47 So this is something that you can check in.
    0:59:49 If those hands are moving out laterally,
    0:59:54 if those hands are separating on your chest,
    0:59:57 you are taking a proper biomechanical breath.
    1:00:01 And that’s what you need to focus on.
    1:00:03 And you’ll notice once you start learning
    1:00:06 how to access these different areas,
    1:00:09 you start applying this to working out,
    1:00:11 and your performance will tend to go up.
    1:00:13 You’ll be less exhausted at the end.
    1:00:15 You’ll just feel better all around.
    1:00:19 So we should expect our chest to kind of move outwards
    1:00:20 as we breathe in.
    1:00:23 You want to see your chest moving outwards
    1:00:25 because most of your lungs,
    1:00:27 the expansion is in your back,
    1:00:29 but some of that is going to be happening.
    1:00:33 This is not a pose that you want to do like this, right?
    1:00:36 You should be very loose, very limber.
    1:00:39 And when you breathe in,
    1:00:42 you want that air to fill all the way up there,
    1:00:44 but you want to start low first.
    1:00:46 That means the diaphragm is descending.
    1:00:49 Most of the air that is soaked up from the lungs
    1:00:53 and that gas exchange happens at the bottom of the lungs.
    1:00:56 So you want to be able to access the bottom of those lungs.
    1:00:58 Is there a certain way that I…
    1:01:00 Because when you say you want to start by breathing at the bottom,
    1:01:02 is how do I know…
    1:01:05 So the symptom of me breathing at the bottom
    1:01:10 is it coming out my sort of…
    1:01:10 What do they call this?
    1:01:13 My abdomen coming outwards on the sides.
    1:01:13 That’s right.
    1:01:16 Because everyone calls this a belly breath.
    1:01:18 So people do this with their belly,
    1:01:22 but you can move your belly independently of your breathing.
    1:01:22 Yeah.
    1:01:25 This is a way that you can’t cheat.
    1:01:28 So a tape measure is good.
    1:01:31 And if you get an inch, inch and a half, that’s pretty good.
    1:01:33 But you can work that up.
    1:01:35 And if you see really good breathers,
    1:01:38 people have practiced a lot of yoga and done it the right way,
    1:01:41 they can have this massive expansion.
    1:01:44 And this is what ties into freedivers.
    1:01:49 Freedivers are the experts accessing every square inch
    1:01:52 of their lung capacity to fill it with air.
    1:01:54 That’s what they do,
    1:01:58 which is why if you ever see freedivers go to one of these competitions,
    1:02:01 they’re short people, tall people, fat people, whatever,
    1:02:03 they all have these enormous chests
    1:02:07 because they’ve been able to develop this incredible lung capacity.
    1:02:12 One of the things that I think causes shallow breath
    1:02:15 is this kind of constant state of fight or flight,
    1:02:19 stress, anxiety, screens, social media.
    1:02:22 And it’s funny because whenever people would have been listening
    1:02:25 to this podcast and started to hear you talk about breath,
    1:02:28 and they would realize that they were probably at that exact moment
    1:02:31 doing really shallow breaths,
    1:02:35 you talk about these freedivers who are able to extract 80,
    1:02:39 use 80, 90% of their diaphragm or more,
    1:02:41 where you said we use 10, roughly 10%.
    1:02:46 We use about 10% and oftentimes less than that, the average person.
    1:02:49 What is the correlation between stress and breathing?
    1:02:53 And also, I’m talking now about the everyday angst of life.
    1:02:57 So we’ve talked about the skeleton,
    1:02:59 we’ve talked about anthropology,
    1:03:01 we’ve talked about biomechanics and posture,
    1:03:04 but something else that ties into this, you’re 100% right,
    1:03:07 is psychology, is your brain.
    1:03:10 So how you breathe affects how your brain works,
    1:03:11 affects your anxiety,
    1:03:13 but your anxiety also affects how you’re breathing.
    1:03:16 So again, it’s another one of those circles.
    1:03:20 What happens so often is when we’re at work,
    1:03:25 we’re so sensitized to threats and to fear
    1:03:29 that we overreact when something happens.
    1:03:30 Even though it’s not threatening our life,
    1:03:33 if we get a nasty email from a friend
    1:03:36 or a email from the boss that’s disappointed
    1:03:40 at the last project you did, and we get stressed out, right?
    1:03:47 And so what is the physiological response to stress is we clench up,
    1:03:51 we hold our breath, and then we breathe like this.
    1:03:56 And we hold our breath again and we breathe like this.
    1:04:00 You think about thousands of years ago
    1:04:03 when we were out in the wilds,
    1:04:05 what would we do if there was a threat approaching?
    1:04:07 You’d hold your breath to be silent,
    1:04:11 and then you breathe too much to get your respiratory system ready
    1:04:13 to either fight it off or to run away.
    1:04:18 So we’re having this same response in our day-to-day lives now
    1:04:20 because we’re so oversensitized to it.
    1:04:23 So researchers have different names for this.
    1:04:28 They call it email apnea or continuous awareness.
    1:04:32 I mean, there’s an academic name for partial attention syndrome.
    1:04:35 I prefer email apnea, easier to remember.
    1:04:37 No matter what you call it,
    1:04:41 it’s the idea that when you’re in the office place,
    1:04:45 you’re breathing dysfunctionally because of this constant stress loop.
    1:04:48 And they found there were some NIH studies on this.
    1:04:50 They found that breathing this way
    1:04:53 can have long-term damage to your health,
    1:04:54 high blood pressure issues,
    1:04:56 all the things we had talked about,
    1:04:58 metabolic dysfunctions and more,
    1:05:00 which makes sense because you’re just
    1:05:04 constantly in this loop of fear and threat and stress.
    1:05:08 So the quickest, most effective way,
    1:05:12 way more than drugs to take control of this stress
    1:05:15 is to take control of your breathing.
    1:05:17 And this has been documented time and time again.
    1:05:19 So when you notice your breathing this way,
    1:05:20 you stop.
    1:05:24 What I like to do is breathe two breaths in
    1:05:25 and then an exhale.
    1:05:26 It looks like this.
    1:05:33 That resets your respiratory system.
    1:05:35 That resets your breathing pattern.
    1:05:38 And then you can do a few rounds of that
    1:05:42 and go back to very simple five second in, five second out.
    1:05:46 So let’s just pretend you’re in line at the airport.
    1:05:47 Someone’s cut you off.
    1:05:49 You ordered something at Starbucks.
    1:05:51 They gave you the wrong…
    1:05:55 All the things that are just drive us crazy nowadays.
    1:06:02 At that moment, I want you to breathe in, pause, breathe in again.
    1:06:05 Let it out.
    1:06:08 Relax yourself a little bit when you’re doing these breaths.
    1:06:14 Okay, breathe in, breathe in again, and let it out.
    1:06:17 Do that one more time.
    1:06:20 Breathe in, a little more subtle.
    1:06:23 Let in again, and let it out.
    1:06:27 So you did this in a very exaggerated way, which is fine,
    1:06:30 but you can do this so no one can tell you’re doing it.
    1:06:32 You can do it very subtle.
    1:06:34 You probably feel a little different now than you did before.
    1:06:36 Yeah, so much different.
    1:06:40 You can return to then a slow, low rhythmic breathing pattern
    1:06:43 from there or whatever makes you comfortable.
    1:06:46 I like five seconds in, five seconds out.
    1:06:49 Also, what’s beneficial for people, if it’s comfortable for them,
    1:06:51 is four seconds in, six out.
    1:06:53 We’ll really mellow you out.
    1:06:54 We could try that right now.
    1:06:55 Breathe in.
    1:06:58 Okay, first of all, slow.
    1:07:00 I should not be seeing you.
    1:07:04 Okay, we’re going to breathe in just very, very lightly.
    1:07:05 We’re going to relax here.
    1:07:06 What does it matter if you see it?
    1:07:08 Because you’re trying too hard.
    1:07:10 Okay, and this is not…
    1:07:11 There is a time and place for that.
    1:07:14 This is not it.
    1:07:15 Okay.
    1:07:17 Okay, right.
    1:07:27 So breathe in, two, three, four, out, two, three, four, five, six.
    1:07:36 Breathe in, two, three, four, out, two, three, four, five, six.
    1:07:39 It doesn’t have to be that exact pattern,
    1:07:45 but this will trigger all of that parasympathetic response in your body.
    1:07:48 You can see this if you’re looking at your heart rate variability.
    1:07:51 It’s amazing to see the difference that this happens
    1:07:54 just after a few breaths, looking at your HRV,
    1:07:57 looking at your heart rate, looking at your stress levels.
    1:07:58 What is it doing?
    1:08:02 You mentioned parasympathetic and resetting the respiratory system,
    1:08:08 but what is the parasympathetic and the respiratory system for dummies?
    1:08:08 What is that?
    1:08:12 So how you breathe is going to activate your nervous system function.
    1:08:15 Your nervous system function is going to activate everything in your body.
    1:08:18 So we can take conscious control of our breathing.
    1:08:22 We can’t take conscious control of our heart rate or liver function or any of that.
    1:08:24 We can’t take control of our breathing.
    1:08:28 When we take control of our breathing, we can hack into our nervous system.
    1:08:31 So you can be in a sympathetic state, just like we were.
    1:08:34 You take a couple of those double inhales and exhales.
    1:08:35 What’s sympathetic state?
    1:08:38 Sympathetic state is the act, the fight or flight.
    1:08:42 This is the action part of your nervous system.
    1:08:46 When you’re in this state, you are ready for action.
    1:08:49 And what happened, which is great, we want to be ready for action.
    1:08:52 We want to be ready to fight or run away from stuff.
    1:08:55 We do not want to be in this state all day long.
    1:09:00 Anxiety, anxiety, stress, because this is where autoimmune issues
    1:09:05 and so many other problems come from by constantly staying stressed.
    1:09:06 We want stress.
    1:09:10 We want to be able to access stress for short amounts of time.
    1:09:15 Then we want to flip back into this parasympathetic, this relaxing state.
    1:09:17 If you look at, once again, animals in the wild,
    1:09:20 you even look at like a gazelle that’s been attacked.
    1:09:22 Five minutes later, it’s just sleeping.
    1:09:27 So it has a nervous system that’s able to pivot from one to the other.
    1:09:30 Unfortunately, we live in an environment
    1:09:34 where we’re always activating, always pushing towards that sympathetic
    1:09:37 and it’s making us sick, really, really sick.
    1:09:42 So your breathing is the quickest way of taking control of acute stress.
    1:09:44 So pills work.
    1:09:46 Okay, other modalities work.
    1:09:50 But in that moment is when you need the most help
    1:09:52 and your breathing is the thing that can get you there.
    1:09:56 So people that have chronic stress must have awful breathing.
    1:09:58 Absolutely.
    1:09:59 And they’ve documented that.
    1:10:00 They’ve looked at their breathing.
    1:10:02 They’ve looked at their carbon dioxide levels.
    1:10:07 And carbon dioxide is indicative of how slow you’re breathing.
    1:10:10 If your levels are very low, that means you breathe like this.
    1:10:15 So you’re just off-gassing all of this CO2 and they’re always low,
    1:10:18 especially for anxiety and panic as well.
    1:10:20 They’re always low, extremely low.
    1:10:24 You ask someone with acute panic or anxiety to hold their breath.
    1:10:25 This is usually what happens.
    1:10:31 I’m never doing that again.
    1:10:34 I’ve seen this hundreds and hundreds of times.
    1:10:39 So by breathing slowly, you’re making them more comfortable with more CO2.
    1:10:44 You’re making them more comfortable with their nervous system function with themselves,
    1:10:49 which is why this assessment of a breath hold is very useful and so important.
    1:10:52 It’s not only a diagnostic, it’s a therapeutic.
    1:10:54 Because while you’re holding your breath,
    1:10:58 you’re also in the action of training yourself to tolerate more CO2,
    1:10:59 which will calm your body down.
    1:11:04 I’m going back to this point about the parasympathetic and the nervous system and anxiety.
    1:11:11 Why does having an extended exhale help with anxiety?
    1:11:14 So you said breathe in for four, breathe out for six.
    1:11:18 Why does extending that exhale by two seconds help with stress and anxiety?
    1:11:22 So if you really pay attention and a lot of people have problems doing this,
    1:11:26 which is why it’s helpful for them to look at their whoop or whatever,
    1:11:30 you can place your hand over your heart and when you inhale,
    1:11:34 you can feel your heart rate increase.
    1:11:39 When you exhale, it slows down.
    1:11:40 This is how HRV works.
    1:11:45 This is how it’s calculated is the difference in time on that,
    1:11:47 the shortest distance to the longest difference.
    1:11:53 And this is looking at your nervous system function, respiratory sinus arrhythmia.
    1:11:58 So how you breathe affects how many times your heart beats.
    1:12:03 So if you’re exhaling, which slows the heart rate down more,
    1:12:05 what’s going to happen to your heart rate?
    1:12:07 It’s going to start slowing down more.
    1:12:12 And that exhale, that slowing down and telling your body you’re in a safe place
    1:12:16 that it can relax is what triggers this response by the nervous system.
    1:12:19 Interesting. So it’s like tricking the body into believing that.
    1:12:24 Such a simple hack. And a lot of people say, “Oh, this can’t be true.”
    1:12:26 But so many of us have these wearables.
    1:12:31 You can check it for yourself and in real time to look at your heart rate variability,
    1:12:34 changing your breathing pattern, look at your blood pressure too.
    1:12:37 For many people, they can just switch their breathing.
    1:12:40 After a couple of minutes, you can see drops of 15 points.
    1:12:44 Not for everybody, but for some people, 10 to 15 points just by switching your breathing.
    1:12:46 Well, we talked about the pandemic earlier on in COVID.
    1:12:50 One of the big conversations you must have seen playing out was that
    1:12:56 masks are bad for us because it’s like trapping carbon dioxide inside the mask,
    1:12:57 which is making us sick.
    1:13:01 I even see people having this conversation right now online in the wake of the pandemic.
    1:13:06 They’re saying, “These masks that we put on kids, they’ve caused sickness and illness in kids.
    1:13:09 Carbon dioxide is kind of seen as this poison.”
    1:13:13 What is your POV on all of this?
    1:13:17 Oh man, this is even more controversial than the whole breastfeeding thing, but let’s go there.
    1:13:24 Okay, so surgeons in Dennis have been wearing masks for 100 years.
    1:13:26 They’re able to function just fine.
    1:13:30 They wear good quality masks and they wear them when they need to be wearing them.
    1:13:37 There are several studies that support if everyone wears a mask and if everyone is
    1:13:45 wearing that mask properly, it does seem to stem some transmission of COVID and other viruses.
    1:13:46 That’s the truth.
    1:13:49 Now, let’s look at the other side.
    1:13:55 We’ve been telling people that social distancing, at least in the US,
    1:13:59 after six months of social distancing, which absolutely worked.
    1:14:03 They said, “No, now you can go out as long as you’re wearing a mask.
    1:14:06 Did that do anything to stem the spread of COVID?”
    1:14:08 From what I see, no.
    1:14:11 So there’s a number of problems.
    1:14:15 Most of the masks that people are wearing are terrible quality.
    1:14:20 They’re filled with chemicals that you are inhaling and they’re causing a lot of health issues.
    1:14:21 Okay, that’s number one.
    1:14:24 Second one is most of us are wearing them improperly.
    1:14:26 We’re not wearing them in the right way.
    1:14:33 The third one is people feel this sense of comfort that they’re actually protected
    1:14:38 wearing this mask, which is not the case in many situations.
    1:14:42 And this is because I’ve done my own research looking at carbon dioxide levels
    1:14:48 in indoor environments and have found these places that we were told that we could go to
    1:14:53 and we would be safe as long as we’re wearing masks, completely not the case.
    1:15:00 Some of these places had such high CO2 that it meant every seventh breath you were inhaling
    1:15:04 was someone else’s breath backwash was someone else’s exhale.
    1:15:12 So I don’t care how many masks you’re wearing, they are not going to stop the spread of these
    1:15:18 diseases if you are in an environment where so much of that air has been recycled.
    1:15:20 So that’s really interesting to me.
    1:15:21 I’ve never heard this before.
    1:15:26 The idea that the amount of carbon dioxide in the room you’re in,
    1:15:30 which I guess is determined by how well ventilated it is, has a
    1:15:34 relationship with how much recycled air I take in.
    1:15:35 How?
    1:15:36 Absolutely.
    1:15:39 And I learned all this after the book came out.
    1:15:44 I was talking to a pulmonologist who said, “You really need to look into indoor CO2.”
    1:15:45 I said, “Well, why?”
    1:15:51 He said, “That is a good way of determining how much of that air has been recycled.”
    1:15:55 So I bought one of these, which is a carbon dioxide meter.
    1:15:58 And I’ve been recording our CO2 during this interview.
    1:15:59 Jesus.
    1:16:11 So if you are outside, it’s about 418, depends where you are, 418, 19 parts per million CO2.
    1:16:12 That’s healthy, right?
    1:16:15 Even though CO2 is going up, it’s causing climate change.
    1:16:16 We all know that.
    1:16:20 But for breathing, that is perfectly healthy.
    1:16:24 Once you get into 800 parts per million,
    1:16:30 some studies have found that when they are testing people,
    1:16:37 when they are testing students, you see a 20% decline in test results, just from 800.
    1:16:44 By the time you get to 1,000, you start suffering from things like eye irritation, sore throats,
    1:16:46 other issues.
    1:16:52 So we’re probably breathing in every 1 in every 30 breaths that I’m breathing in
    1:16:54 is your breath or the cameraman’s breath.
    1:16:58 By the time you get to 2,500, you’re in really bad shape.
    1:17:03 1 in every 17 breaths is a breath you’re breathing from somebody else.
    1:17:10 So we have been told by authorities that we should only worry about levels that are up to
    1:17:12 5,000 parts per million.
    1:17:14 That is completely false.
    1:17:23 There are over 18 studies that show levels over 800 into 1,000 can potentially cause problems
    1:17:29 with bone demineralization, kidney calcification and chronic inflammation.
    1:17:36 Just since we’ve been sitting in this interview, we started off at 700, and now we’re at 1,100.
    1:17:42 If we were to continue working in here for the next few hours, this could be up to 1,500-1,700,
    1:17:49 which has been shown to have serious issues with cognitive function and with physical function.
    1:17:52 That’s very scary.
    1:17:58 And it’s caused for a redesign of this studio, because I mean, putting on the air conditioning,
    1:17:59 would that help?
    1:18:05 No, it’s recycling the same air unless that air is coming in from outside.
    1:18:08 Does that air come from outside?
    1:18:09 I don’t think so.
    1:18:18 I think it’s recycled, and a really scary study I read was a lot of schools are at 1,500-2,000.
    1:18:20 Several studies have found this.
    1:18:29 They have shown a 50% decrease in test results when students were exposed to air with that
    1:18:31 much CO2 in it.
    1:18:36 50% decrease in test results from 1,500-2,000.
    1:18:42 I’ve recorded levels up to 4,000 and 5,000 in bars and subways and more.
    1:18:43 Jesus.
    1:18:48 Yeah, this isn’t my hypothesis either.
    1:18:52 This is something I was told about about a year after the book came out,
    1:18:57 and I’ve seen a lot of scientific studies since, and I sent some of those to your team
    1:19:00 just to show that this isn’t something I’m making up.
    1:19:07 The ones you sent to my team, I have some notes here I can pull up.
    1:19:13 In one study of 24 employees, cognitive scores were 50% lower when the participants
    1:19:20 were exposed to 1,400 ppm of CO2 compared with 550 ppm during a working day.
    1:19:26 We’re nearly there, so I am 50% dumber because you’ve been breathing so much.
    1:19:34 I highly recommend nobody get one of these because you go crazy wherever you are.
    1:19:39 On an airplane, I’ve seen 2,700 parts per million.
    1:19:42 And you wonder why you feel like crap after a long flight.
    1:19:46 And sometimes it goes up and then it comes down because they put in more oxygen,
    1:19:51 but usually when the plane is warming up, it’s 25-2600,
    1:19:54 which is why a lot of people just immediately go to sleep.
    1:19:56 I think maybe they’re doing it on purpose to mellow everyone out.
    1:20:02 But if you think about cognitive function, I mean this is a 50% decrease
    1:20:04 and test results is insane.
    1:20:10 And to think you have kids in these schools taking tests to go into college
    1:20:12 and all of the air is recycled.
    1:20:16 I mean, it’s just when I mentioned at the beginning of our chat here
    1:20:20 that the modern world is conspiring to make us unhealthy.
    1:20:22 I think this is an example.
    1:20:27 And from what I’ve seen, very few people are paying any attention to this
    1:20:28 and it’s real.
    1:20:30 You’re reading the scientific studies over there.
    1:20:32 This isn’t stuff that I’m feeding to you.
    1:20:36 It almost sounds like I’m smoking.
    1:20:39 It sounds like I’m inhaling because we talk about
    1:20:41 people have got to smoke outside to keep us healthy.
    1:20:44 So we change the laws in this country so you can’t smoke indoors.
    1:20:48 Well, at least smoking is fun and it gives you a buzz, right?
    1:20:51 CO2 is, you can’t smell it.
    1:20:53 It’s really hard to sense it.
    1:20:58 It’s invisible and yet it’s always there.
    1:21:01 Any outside environment, you don’t have to worry about it.
    1:21:05 But indoor environments, especially in the buildings we’ve created now,
    1:21:06 they don’t have windows.
    1:21:09 I can’t tell you how many hotels, sometimes really nice hotels,
    1:21:10 I go to open the windows.
    1:21:14 My God, they’ve glued the windows shut, right?
    1:21:20 And overnight, I watched this just ticking up 100 points every couple hours.
    1:21:26 And you wonder why you wake up so feeling so much worse than you did
    1:21:27 when you first came in there.
    1:21:30 So this is real stuff.
    1:21:33 And in a room like this, there’s nothing you can do
    1:21:38 because the HVAC system has been designed to just recycle the air
    1:21:40 over and over and over again.
    1:21:43 My hunch, and I’m probably wrong about this,
    1:21:46 in the next few years, people are going to start
    1:21:52 requiring bosses of companies are going to require that there be fresh air
    1:21:54 for their employees.
    1:21:58 Because I think you’re going to see big problems with performance.
    1:22:00 I mean, even just sitting here, now that you know this.
    1:22:01 I feel tired.
    1:22:05 So some of that’s a placebo effect, sure.
    1:22:10 But don’t you feel a little warm and tired?
    1:22:13 So take my word for it.
    1:22:15 Do not travel with one of these.
    1:22:17 It will make you a complete neurotic.
    1:22:19 I’m doing it because I want to document it.
    1:22:24 I’m going to be updating future editions of the book with some of this information
    1:22:26 because I didn’t know about this when the book came out.
    1:22:31 But I think people really need to know about this and start asking hotels.
    1:22:33 Can I open the window?
    1:22:34 Start out before you run an office.
    1:22:35 Can I open the window?
    1:22:37 Like it’s that easy.
    1:22:38 You just need to open it a little bit.
    1:22:42 It makes a huge difference just opening it a little bit.
    1:22:44 People can’t see this, but we sit in a room here
    1:22:46 and we like air seal it for sound reasons.
    1:22:47 Yeah.
    1:22:49 So we don’t have any windows in here.
    1:22:51 And we actually move this.
    1:22:54 This is a replica of my old kitchen,
    1:22:55 which is on the top floor of this building.
    1:22:58 So the reason which had this wonderful huge balcony over there
    1:23:03 that you could open the whole side of that side of the building
    1:23:05 and walk outside into the fresh air.
    1:23:09 But we moved it down here and made this little chamber
    1:23:10 because of sound reasons.
    1:23:13 I do sit in here for sometimes nine hours a day.
    1:23:15 There’s been an occasion, a few times,
    1:23:16 where I’ve done three podcasts in a day.
    1:23:23 And I feel that now you’ve said it, I do feel incredibly fatigued.
    1:23:25 I’m sure it’s because I’m talking and, you know,
    1:23:28 having really, you know, sort of challenging my brain a little bit.
    1:23:32 But I can only wonder if the studies are correct
    1:23:36 and there’s a 50% variance in my cognitive scores,
    1:23:39 what would happen if I found a way to get oxygen into this room?
    1:23:41 More oxygen in the carbon dioxide out.
    1:23:43 I promise you’d feel better.
    1:23:45 How much better?
    1:23:46 Who knows?
    1:23:49 Depends on the day, depends on the person.
    1:23:50 I promise you’d feel better.
    1:23:53 I promise your brain would be operating
    1:23:55 and functioning better than it is now.
    1:23:59 We’re not meant to be in four white walls trapped inside, are we?
    1:24:01 And this is the misalignment problem.
    1:24:03 Never. This is that misalignment problem.
    1:24:05 Even a hundred years ago, right,
    1:24:08 every building had windows that you could open.
    1:24:14 Even 50 years ago, almost every building had windows you could open.
    1:24:17 But now the standard protocol is,
    1:24:20 because it’s easier to heat and easier to cool, right?
    1:24:22 You’re creating this bubble,
    1:24:24 which is why if you go into like a Walmart,
    1:24:27 one of those stores, there’s no windows, there’s no anything.
    1:24:29 You just got blue light in this bubble.
    1:24:33 You can control the environment much more easily.
    1:24:35 But what is it doing to people’s health?
    1:24:41 You know, so this is, I’m the guy that asks for a hotel room.
    1:24:42 Does it have a window?
    1:24:45 And you get really funny looks until you start traveling
    1:24:48 with one of these and start reading these studies
    1:24:50 and you realize how important it is.
    1:24:51 So interesting.
    1:24:54 One of the things that I’ve really taken from this
    1:24:58 is when I wrote my book, I always go to the jungle to write.
    1:25:00 I literally write the book in nature.
    1:25:02 I’ve just realized that I’m actually increasing
    1:25:06 my cognitive performance by going and sitting down by lake
    1:25:09 every year and writing versus doing it inside an office.
    1:25:13 So when I reflect on tasks that require real cognitive performance,
    1:25:15 honestly, like having an interview conversation
    1:25:17 or writing a book or any sort of deep sort of
    1:25:19 intellectual cognitive tasks,
    1:25:21 it’s so important that those rooms and those spaces
    1:25:22 are well ventilated.
    1:25:25 And the right light.
    1:25:29 And those two things I think are very important.
    1:25:32 And I think we’re going to see so much of this changing
    1:25:34 in our culture soon because people are going to ask for it
    1:25:36 and they’re going to feel the difference.
    1:25:38 So there’s a whole bunch of different reasons
    1:25:39 why you’re thinking more clearly.
    1:25:44 It’s not just the lack of CO2 in the environment.
    1:25:45 It’s the natural light.
    1:25:50 Your nature itself is just so inspiring and relaxing.
    1:25:53 But this is one component of it without a doubt.
    1:25:56 I’m shocked that nobody has ever told me this before.
    1:25:58 I’m sorry about that.
    1:25:59 Ignorance is bliss.
    1:26:03 Like if I hadn’t done this, we’d both feel energized and ready to roll.
    1:26:05 But I’m the type of person that would rather
    1:26:06 be empowered by information.
    1:26:09 I like when people turn the lights on because we go through our lives
    1:26:13 misdiagnosing the problems we’re dealing with.
    1:26:15 And so for me, knowledge is power
    1:26:17 because of course I’ve sat in this chair for a long time
    1:26:22 and to know that there’s a potential to potentially increase
    1:26:25 my cognitive performance when I’m doing a conversation
    1:26:28 just by finding a way to get oxygen into this room is profound.
    1:26:33 Without a doubt, I ensure that that will happen.
    1:26:37 In the morning, when you do this diagnostic of holding your breath,
    1:26:39 so you get to the hotel room, you do this diagnostic,
    1:26:40 you hold your breath.
    1:26:41 Do you time it on a stopwatch?
    1:26:44 Yeah, I time it on my watch.
    1:26:46 So what this is, is you can call it a bolt score,
    1:26:49 body oxygen level test.
    1:26:52 You can call it a control pod, call it whatever you want.
    1:26:54 All it is is you take a breath in.
    1:26:56 We’re going to relax.
    1:26:58 Okay, I thought we were doing a race.
    1:27:00 I wanted to beat you and become a chump here.
    1:27:01 I’m sure you will.
    1:27:03 I beat James Nestor at breathing.
    1:27:07 You take a calm breath in, okay?
    1:27:12 And I’ll tell you what it is and then maybe do it,
    1:27:15 which will make for terrible podcast time.
    1:27:16 You guys can just snip it out.
    1:27:18 But we’re just going to take a calm breath, not a big breath.
    1:27:22 Calm breath in to that point where it just stops
    1:27:23 when you’re exhaling.
    1:27:24 You don’t push the air out.
    1:27:27 It just naturally stops that neutral point.
    1:27:27 Okay.
    1:27:28 Just take it.
    1:27:29 We’ll just practice this right now.
    1:27:30 Take a breath in.
    1:27:32 Just let the air out.
    1:27:35 There will be a point where it just naturally stops.
    1:27:36 Yeah.
    1:27:37 That’s when you start the timer.
    1:27:38 Okay.
    1:27:40 On that neutral hold.
    1:27:45 So you just take a breath in and breathe out.
    1:27:46 I’m not going to tell you when I’m going to do this.
    1:27:49 So you don’t take an extra big breath and breathe in again.
    1:27:55 You breathe out to neutral, hold your breath.
    1:27:55 Hold it.
    1:28:05 As you’re holding your breath, the first point
    1:28:08 at which you feel resistance, that means a swallow.
    1:28:12 That means your diaphragm starts convulsing gently.
    1:28:16 That means you feel a buildup of pressure at the back.
    1:28:18 You have to be honest with yourself.
    1:28:22 This is not a maximum breath hold test.
    1:28:29 This is the very first point that you feel some palpable discomfort.
    1:28:33 Then you go back to normal breathing.
    1:28:38 So you won’t be doing yourself any favors if you’re cheating past that threshold.
    1:28:41 Okay.
    1:28:41 Yeah.
    1:28:42 So good.
    1:28:47 So what you want to get to is 40 seconds.
    1:28:52 And when you return to breathing, the way that you know you’ve gone too far is when you go…
    1:28:54 Yeah, okay.
    1:28:56 Your return should be…
    1:28:56 Calm.
    1:28:59 You’re not seeing me return.
    1:28:59 Okay.
    1:29:00 There is no effort.
    1:29:03 So these are good gauges to know that you pushed it too far.
    1:29:04 Okay.
    1:29:11 So what you want to be going for is 40 seconds or more to be holding your breath.
    1:29:12 You’ve got 40 seconds.
    1:29:14 I think you pushed it a little too far.
    1:29:14 Really?
    1:29:18 But I was waiting for that point of just feeling a little bit uncomfortable and then…
    1:29:24 Most athletes, even elite athletes, get to 20 seconds when they first start doing this.
    1:29:28 And they’ve trained themselves to push through the pain.
    1:29:31 They compete and they win, but their bodies are not happy.
    1:29:38 Which is why so many athletes peak and then they’re a complete mess after they stop competing.
    1:29:40 That this happens with football players.
    1:29:43 This happens with baseball players and more.
    1:29:47 What most people do is about 15 seconds.
    1:29:48 15 seconds.
    1:29:49 15 seconds.
    1:29:54 You would be surprised, especially older people, especially people who have respiratory problems.
    1:30:00 As I mentioned before, people with asthma and panic about three to five seconds.
    1:30:02 They have severe asthma and panic.
    1:30:09 So you just start to understand how dysfunctionally their breathing is, their CO2 tolerance,
    1:30:14 their ability for their lungs to extract oxygen, their nervous system, and more.
    1:30:20 Just because you got a low score, that is just a diagnostic.
    1:30:23 And it’s a starting point to improve your breathing.
    1:30:25 This is not a competition.
    1:30:27 Do not compete with yourself.
    1:30:32 We can get to stuff that is very competitive, if you’d like.
    1:30:38 But this test is just to tune in to how your body is responding.
    1:30:41 And another warning I want to be very, very clear about.
    1:30:43 Do not take one number and think you’re good to go.
    1:30:45 This changes in the morning.
    1:30:50 Changes if your sleep is bad, changes if your sleep is good, changes after you eat and more.
    1:30:54 So you take these throughout the day, maybe three times a day.
    1:30:58 And after a week of recording that number, you average it.
    1:31:01 That’s your number that you’re working with.
    1:31:02 Does that make sense?
    1:31:03 Perfect sense.
    1:31:06 So take it at night, take it in the morning, take it at noon.
    1:31:09 And just put it in your phone.
    1:31:12 And then at the end of that week, you’ll have your bolt score,
    1:31:13 is what they call it.
    1:31:15 Patrick McEwen calls it that.
    1:31:18 Can’t stop looking at your carbon dioxide, want to turn it.
    1:31:19 And the more I see the flash.
    1:31:21 We just tick up here.
    1:31:23 I wish this was like a stock meter.
    1:31:24 We’d be in good shape.
    1:31:26 You mentioned asthma there.
    1:31:31 I mean, my perception of asthma, I don’t suffer from asthma.
    1:31:32 So I don’t know a ton about it.
    1:31:36 I’ve never had no point in my life if I’ve been forced to learn about it,
    1:31:39 or has my curiosity led me there so far.
    1:31:42 But my understanding of asthma is that people are born with it,
    1:31:43 and then they’re given medicine.
    1:31:49 That is the general accepted understanding of asthma.
    1:31:49 And it’s wrong.
    1:31:54 So some people are naturally predisposed to have asthma,
    1:31:56 but that is not a life sentence of asthma.
    1:32:00 And the idea that a three-year-old, a friend of mine,
    1:32:03 his kid has asthma, is given a butyrol,
    1:32:04 is given all these different drugs.
    1:32:06 They’re taken out as adenoids.
    1:32:07 They’re taken out as tonsils.
    1:32:09 No one’s looking at his breathing.
    1:32:12 I asked my friend, I said, “How does your kid breathe at night?”
    1:32:14 He’s like, “Oh, he snores all night long with an open mouth.”
    1:32:16 How does he breathe in the day?
    1:32:17 His mouth is constantly open.
    1:32:20 I said, “Nobody mentioned that. Nobody mentioned that.”
    1:32:26 So I don’t go for, unless you’ve got a genetic neurological disease, right?
    1:32:29 I don’t go for this argument that diseases that come on,
    1:32:32 that are diseases of civilization,
    1:32:35 that we are stuck with these diseases our whole life.
    1:32:38 We certainly know that’s true with diabetes.
    1:32:41 Who thought that diabetes is actually reversible?
    1:32:46 Type 2 diabetes is reversible by adopting a different diet.
    1:32:48 It is, there’s a company called Verda,
    1:32:49 and this is what they do.
    1:32:51 They reverse diabetes.
    1:32:55 The same thing is true for asthma and anxiety.
    1:32:56 That’s my belief.
    1:33:00 At minimum, you can reduce the symptoms.
    1:33:04 If it really works out well, you won’t have any symptoms at all.
    1:33:09 And I can say this now because I’ve talked to dozens and dozens and dozens of people
    1:33:12 who suffered through asthma for decades.
    1:33:15 They weren’t able to go outside and play as a kid.
    1:33:16 They had to stay indoors.
    1:33:18 They had to stay locked up.
    1:33:19 Their breathing was terrible.
    1:33:24 Who now have no symptoms of asthma by taking control of their breathing.
    1:33:25 Seems impossible.
    1:33:32 There’s a number of different clinical trials showing that the effects of healthy breathing,
    1:33:37 showing exactly what these effects of healthy breathing can do for asthmatics.
    1:33:38 That three-year-old, your friend’s three-year-old.
    1:33:41 Can you play out that story?
    1:33:44 What was the end of that story?
    1:33:45 He called me up.
    1:33:49 He’s like, you know a bit about breathing a little bit.
    1:33:50 You know, what can I do for you?
    1:33:51 He told me what was going on.
    1:33:53 He’s like, they’re taking out their adenoids.
    1:33:55 Taking out this kid’s tonsils.
    1:33:56 He’s three years old.
    1:33:58 Taking out the kid’s tonsils are three.
    1:33:59 And adenoids.
    1:34:05 Because they think that he, you know, that is the root cause of his asthma.
    1:34:07 This will allow him to breathe better.
    1:34:11 But what they don’t realize, what they didn’t mention, as I mentioned earlier,
    1:34:14 if you just take out adenoids and tonsils,
    1:34:19 but don’t fix the underlying breathing dysfunction, all those problems come back.
    1:34:20 This is true with asthma.
    1:34:21 This is true with sleep apnea.
    1:34:23 This is true with snoring and more.
    1:34:25 So you have to fix that core issue.
    1:34:31 So I hooked him up with a very well-known breathing therapist who,
    1:34:34 and he’s now, this just happened last week.
    1:34:37 I said, I’m not going to argue with your doctor and your surgeon.
    1:34:40 Maybe your kid needs all these things taken out immediately.
    1:34:44 I will argue with the comment that he’s going to be on oral steroids
    1:34:47 and bronchodilators for the rest of his life.
    1:34:52 I said, I don’t think he’s starting off on a good foot at three years old.
    1:34:55 So he’s now, and I’ll let you know how it goes.
    1:35:00 But if what happens to him happens to the hundreds and hundreds of other people
    1:35:06 I’ve heard from, you can reduce the symptoms and in some cases reverse them entirely.
    1:35:07 You mentioned tonsils.
    1:35:13 It just perked my curiosity because thinking back through my childhood,
    1:35:15 so many people have their tonsils taken out.
    1:35:18 And now I reflect on that through the frame of like,
    1:35:22 misalignment and ancestors and stuff.
    1:35:24 I go, why would we be cutting something out of our body?
    1:35:28 That must be a misalignment problem of sorts.
    1:35:33 That must be a symptom of the environment we live in
    1:35:35 not being right for the human body.
    1:35:36 That’s my guess.
    1:35:41 Why would a part of the human body that’s taken millions of years
    1:35:47 to evolve to this certain function just all of a sudden be of no use in the past 40 years?
    1:35:50 You have to start to ask that question.
    1:35:56 So what is the root cause of those inflamed anoints and tonsils?
    1:35:59 Is it the fact that they are there and that’s the problem?
    1:36:02 Maybe for some people genetically, that could be the issue.
    1:36:04 But what’s causing that inflammation?
    1:36:08 You have to answer that question first before you’re going to fix it.
    1:36:13 And just going into a three-year-old to their mouth and starting to rip things out.
    1:36:17 My personal opinion is that that’s a really bad idea.
    1:36:22 I would go through a bunch of different methods to see if you can improve
    1:36:26 the core condition first before you revert to that.
    1:36:27 Surgery is great.
    1:36:30 I know people who have had their breathing absolutely transformed
    1:36:32 by doing nasal surgery.
    1:36:34 It works wonderfully for so many people.
    1:36:38 But I would try to see what you can do with your natural body first.
    1:36:39 So interesting.
    1:36:45 I told you, my partner, I think she’s got a deviated syndrome or something,
    1:36:47 which means that breathing, you can always hear her breathing through her nose
    1:36:50 pretty much all the time, especially when she sleeps.
    1:36:53 Kind of something when she goes to sleep.
    1:36:57 Even, you know, she’ll wear, to be fair, she started wearing mouth tape.
    1:36:59 I wanted to talk to you about this.
    1:37:00 She started wearing this thing called myotape,
    1:37:02 which goes around her lips and has a hole in the middle.
    1:37:07 But having that myotape round her mouth,
    1:37:10 when we looked at her whoop scores in the morning,
    1:37:13 really interestingly, her heart rate was flatter than ever.
    1:37:17 So usually what you’d see in our heart rate is kind of these spikes
    1:37:18 upwards throughout the night.
    1:37:21 So sometimes it might spike up to 60 or 70.
    1:37:24 But with the mouth tape around her lips,
    1:37:27 kind of keeps your mouth closed throughout the night,
    1:37:32 her heart rate super flat, her wake events down,
    1:37:34 her sleep efficiency up.
    1:37:37 I hear this every day.
    1:37:38 Really?
    1:37:41 I mean, yeah, this is the beauty of nasal breathing.
    1:37:45 What the brain wants is a consistent fluid signal.
    1:37:48 It gets that signal from your breathing.
    1:37:51 So there’s a study, I’ll send you guys on this,
    1:37:55 that the clock, the master clock of sleep and of the brain
    1:38:01 at night is that cyclical, deep, easy breathing pattern.
    1:38:03 This is what the body doesn’t want to have to fight
    1:38:05 and defend itself when it’s sleeping.
    1:38:09 This is its time to rest and restore and grow, right?
    1:38:11 If you’re constantly waking up, what’s that doing?
    1:38:13 The body has to stop what it’s doing,
    1:38:16 the repair mechanisms, and address the threat over and over
    1:38:17 and over.
    1:38:19 That’s what’s happening when people are struggling to breathe.
    1:38:22 Breathing like that.
    1:38:24 So this doesn’t shock me at all.
    1:38:26 This is exactly what happened to me.
    1:38:27 This was my same experience.
    1:38:30 And it’s the experience that hundreds of people have had
    1:38:33 and they’ve sent me their sleep scores for some reason,
    1:38:35 showing their heart rate variability,
    1:38:40 showing how much more deep sleep they’re getting,
    1:38:43 and showing how rested they are in the morning.
    1:38:46 So no matter how you get to nasal breathing,
    1:38:49 if it’s by force of will, some people can just will themselves.
    1:38:51 I think that’s awesome.
    1:38:52 That’s the greatest way of doing it.
    1:38:55 If it’s a piece of tape, that’s what I like using.
    1:38:57 Myotapes, fantastic.
    1:38:59 It’s been around for a long time.
    1:39:02 And it takes away some of the paranoia that people have
    1:39:04 with first taping their mouth.
    1:39:05 It’s especially good for kids.
    1:39:07 You don’t want to tape a kid’s mouth.
    1:39:11 This myotape just sort of, it provides a gentle reminder
    1:39:12 to keep your mouth shut.
    1:39:15 At any time you can talk, you can breathe through your mouth.
    1:39:18 But it’s just gently reminding you to keep your mouth shut.
    1:39:19 I think it’s great.
    1:39:22 Some people use chin stress, whatever you want to use.
    1:39:24 But breathing in and out through your nose at night
    1:39:26 has so many benefits.
    1:39:28 Your girlfriend has seen it.
    1:39:31 Millions of people have experienced it now.
    1:39:34 And it’s free and easy available for everybody.
    1:39:38 It’s profound and this whole discovery of breath
    1:39:40 and sleep and the two-way relationship
    1:39:42 has just been so illuminating for me.
    1:39:44 And that’s hugely part of the reason
    1:39:45 why I wanted to have a conversation with you
    1:39:47 to get that message out there.
    1:39:50 The perfect rhythm of breathing.
    1:39:52 There was this fascinating thing you talked about
    1:39:55 that there is a perfect rhythm to breathing,
    1:39:58 which is, it was quite spooky reading about it.
    1:40:01 What is the perfect rhythm to breathing in?
    1:40:03 It depends on who you are.
    1:40:05 I’ve learned a lot more about this as well.
    1:40:08 But a good first place to start
    1:40:13 is this five to six seconds in, five to six seconds out.
    1:40:16 You can get more geeky after you hit that.
    1:40:18 I used to call this 5.5.
    1:40:21 I write about this in the book with 5.5 seconds in,
    1:40:22 5.5 seconds out.
    1:40:24 That’s 5.5 breaths per minute.
    1:40:29 That’s what researchers found to be really the most beneficial.
    1:40:33 But then I got so many inquiries and emails and letters
    1:40:37 from people saying, you know, I’m into the slow breathing,
    1:40:39 but I can’t hit that half-second
    1:40:40 and it’s driving me crazy.
    1:40:43 And I’ve been trying for two weeks.
    1:40:45 I’m like, good God, what have I done here?
    1:40:49 So I’m now telling people, five to six seconds is fine.
    1:40:53 You don’t have to worry about that half-second being off.
    1:40:56 Anything in that range.
    1:40:59 But what I’ve learned since this book has come out,
    1:41:04 that tall people, six-foot, six-one and above,
    1:41:06 should be breathing even slower, larger lungs.
    1:41:09 Diaphragm has more time to descend.
    1:41:14 So around four and a half breaths per minute.
    1:41:19 So that’s about eight seconds in, eight seconds out, even slower.
    1:41:23 And for kids, they naturally need to breathe more.
    1:41:28 So you want to start a kid off at, start at three and three out,
    1:41:30 just starting there and working up to that.
    1:41:35 So this is a general guide that will work for most people,
    1:41:37 a good launching spot.
    1:41:40 But once you get there and you’re comfortable for that,
    1:41:43 you can actually view in real time your HRV
    1:41:46 to find your perfect, perfect rhythm.
    1:41:48 Because it varies a little bit for most people.
    1:41:50 So slow is better.
    1:41:51 Slow is better.
    1:41:53 If you’re taller, yes.
    1:41:54 But not necessarily.
    1:41:57 For some people who are panic, anxiety,
    1:42:01 who don’t have a very good CO2 threshold,
    1:42:04 you have to start with two and two out.
    1:42:05 Just doing that.
    1:42:09 Once you get comfortable with that,
    1:42:12 let’s go three and three out, four and four out, right?
    1:42:15 And you find what’s most comfortable for you.
    1:42:18 And it’s wonderful being in the world of wearables,
    1:42:21 where you can actually see where your body is responding most to.
    1:42:24 My girlfriend does a lot of that kind of,
    1:42:27 it’s almost, I can almost describe it as like a psychedelic experience.
    1:42:31 Is that what they call the inner fire stuff?
    1:42:33 Or is that the holotropic?
    1:42:34 I don’t really know the difference between the two.
    1:42:38 But that when you do the breathing ceremonies,
    1:42:42 that almost, it was almost like my ego dropped away the first time I did it.
    1:42:45 I felt so emotional the first time I did it.
    1:42:48 Not in a, not in like a sad, like a sad way.
    1:42:51 I just could see things a little bit more clearly in my life.
    1:42:53 The first time I did one of these breathwork sessions with her.
    1:42:56 And I felt the need to apologize to a bunch of people.
    1:43:00 Because I just, I’d had an argument with someone that day about something small.
    1:43:04 And I just felt it was almost like my ego had just like dissolved or something.
    1:43:06 What’s going on there?
    1:43:07 What is that?
    1:43:11 You know, because it’s all people are prescribing this as a cure for like mental health and trauma.
    1:43:15 Well, I could tell you what’s going on biologically.
    1:43:17 I could tell you what’s going on psychologically,
    1:43:19 psychically and more.
    1:43:20 We’ll start with the biology.
    1:43:24 A lot of these very vigorous breathing techniques,
    1:43:31 which I would strongly suggest people figure out your breath foundation before you go onto these.
    1:43:32 Don’t just jump into this stuff.
    1:43:37 Everything we’ve talked about, nasal breathing, slow breathing, proper biomechanics.
    1:43:42 If you figure out all that, you will get so much more out of these more vigorous
    1:43:44 breathing exercises.
    1:43:49 So a lot of these have you breathe very fast, sometimes through the mouth.
    1:43:53 You may be saying, well, I thought you just said we shouldn’t be breathing through the mouth.
    1:43:56 For these short exercises, it’s perfectly fine.
    1:44:03 And you breathe that way to specifically elicit a stress response in your body that you are creating.
    1:44:05 It’s the same thing with ice baths, right?
    1:44:07 Those aren’t relaxing.
    1:44:09 They cause a stress response.
    1:44:13 So when you’re breathing, pranayama, kundalini, holotropic,
    1:44:15 you are stressing your body out.
    1:44:20 And then you’re learning how to use your breath to calm your body down.
    1:44:21 Right?
    1:44:23 Because all of these breathing techniques, you…
    1:44:26 And then you hold your breath.
    1:44:27 And then you breathe slow.
    1:44:28 And then you go back to…
    1:44:31 And then you hold your breath.
    1:44:36 So you were learning how to take control of your nervous system function and stress.
    1:44:41 And so that stress, you’re compacting into this exercise
    1:44:44 so you don’t carry it around with you the rest of the day,
    1:44:46 like I do and so many other people do.
    1:44:49 So you go there, you blow a fuse,
    1:44:52 and then you’re able to be chilled the rest of the day.
    1:44:55 So biologically, what’s happening to your blood flow?
    1:44:59 When you’re over-breathing, you are inhibiting blood flow to your brain.
    1:45:00 People…
    1:45:01 I’ve heard this in breathwork classes.
    1:45:05 People say, the more you breathe, the more oxygen is getting to your brain.
    1:45:06 That’s why you’re getting so high.
    1:45:09 The opposite is happening.
    1:45:10 You’re inhibiting blood flow.
    1:45:12 Right now, if we were to over-breathe and…
    1:45:14 Yeah.
    1:45:16 You’re going to feel lightheaded.
    1:45:17 You’re going to feel some tingling in your fingers.
    1:45:21 That’s not from an increase of blood circulation, but a decrease.
    1:45:27 So you can breathe into a state in which you have 40% less blood flow to your brain
    1:45:29 by over-breathing.
    1:45:31 Holotropic is classic.
    1:45:32 You start feeling all kind…
    1:45:35 Your hands start going like this.
    1:45:39 That’s from all the ionized calcium being glommed on with albumin.
    1:45:42 So all of these and lack of CO2.
    1:45:44 So this is a classic response.
    1:45:51 Some breathwork people say, it’s because you’re going back in time and you’re becoming a bird.
    1:45:54 And all that’s beautiful, if you want to believe that.
    1:46:01 But what is actually happening to your body is that we’re losing that calcium is being sucked up
    1:46:03 and that CO2 is being inhibited.
    1:46:06 So that vasodilation is happening.
    1:46:07 And it’s causing…
    1:46:08 You felt that and I felt it too.
    1:46:11 It’s freaking when it first happens, but it’s completely natural.
    1:46:15 And it comes back when you hold your breath or you breathe more slowly.
    1:46:17 I only knew I was doing that because of a photo.
    1:46:20 So they took a photo of me while I was doing the breathwork exercise.
    1:46:23 And my hands were in the air.
    1:46:26 I didn’t put them there and my fingers were curled like a crap.
    1:46:26 It was like that.
    1:46:28 It was like that.
    1:46:30 Whoever’s running that breathwork is doing the right thing.
    1:46:34 Because you want to get to that state if you’re ready for that state.
    1:46:38 So that’s what’s happening to the brain and the body.
    1:46:39 You were denying yourself oxygen.
    1:46:46 You were stressing yourself out so that you can live without that stress after that class.
    1:46:46 Sorry.
    1:46:48 So how is it getting the stress out of me though?
    1:46:52 The same way that a cold bath is getting the stress out of you.
    1:46:55 The same way that going to a gym for a half an hour or an hour,
    1:46:58 you’re working and getting the stress out.
    1:47:00 The same way of going to a yoga class for an hour.
    1:47:02 You’re like, I feel so relaxed.
    1:47:02 Right.
    1:47:05 This is compounding that stress.
    1:47:09 It’s stressing out your physical body and your brain.
    1:47:14 It’s really pushing it so that you can be reacquainted with what a threat actually is.
    1:47:14 Right.
    1:47:16 You’re not oversensed.
    1:47:20 So when an email comes in from a friend and they’re being kind of pissy at you,
    1:47:22 you don’t completely lose your top.
    1:47:22 Right.
    1:47:23 And so I never want to talk to you again.
    1:47:28 And I think that’s one of the reasons why after that class you just went,
    1:47:32 whoa, I have a better perspective on what stress is,
    1:47:34 how I should be treating other people around me,
    1:47:38 and how my brain should be feeling that relaxed feeling that you have.
    1:47:41 So it’s harder to quantify psychologically,
    1:47:45 especially psychically or spiritually what’s happening as a very personal experience.
    1:47:50 However, I will say having done a lot of this intense breathwork,
    1:47:52 you know, this vigorous breathwork,
    1:47:55 I’ve seen people absolutely transformed by it.
    1:47:59 They do it one time, then they come back the second time,
    1:48:00 they’re a little better at it,
    1:48:04 and they get rid of a lot of luggage, psychological luggage.
    1:48:08 People have go through some real stuff when they’re doing it.
    1:48:11 I think it’s beautiful because this is something that we’re doing completely
    1:48:14 naturally with our own bodies that we have access to.
    1:48:16 There’s nothing exogenous about it.
    1:48:17 Right.
    1:48:21 You know, this is something that we are commanding inside our nervous systems.
    1:48:23 So that’s something I think needs to be explored a lot more.
    1:48:27 I tried numerous times to get into an MRI machine.
    1:48:28 I wanted to do blood work.
    1:48:33 I did one study, which was not in this book in the Hypoxia Lab at San Francisco,
    1:48:35 one of the oldest Hypoxia labs,
    1:48:39 and it freaked out the researchers so much that they really didn’t want to be a part of it.
    1:48:44 So because my hands did that thing and they were pulling blood,
    1:48:48 and my CO2 was so low that, you know, they wanted to put me into the ER.
    1:48:50 I said, “No, no, I feel great.”
    1:48:52 I said, “This is what it’s supposed to be doing.”
    1:48:55 But they want to see everything consistent all the time, right?
    1:48:58 They see these big dips in CO2.
    1:48:59 They see this stress.
    1:49:02 They associate that with serious illness.
    1:49:05 They don’t realize when you bring it on yourself,
    1:49:08 it’s something that you can help to master.
    1:49:14 And so I hope that more research will look into what happens to the brain
    1:49:18 during these vigorous breathing exercises because not a lot has been done.
    1:49:21 But I know it’s very beneficial for people.
    1:49:26 And there’s been several studies showing just how beneficial it is for depression,
    1:49:29 for anxiety, even autoimmune issues and more.
    1:49:31 Of all the things we’ve discussed,
    1:49:35 what is the most important thing that we’ve missed that is pertinent to
    1:49:40 breathing, health, well-being, and, you know, daily practices?
    1:49:43 What is the most important subject matter that we’ve missed in this conversation?
    1:49:47 I don’t think it’s necessarily that we’ve missed anything.
    1:49:52 I think it’s the importance of sort of doubling down on a point
    1:49:57 of trying to make a few times is you don’t need to pay for this stuff.
    1:50:04 You don’t need to read a bunch of different scientific articles
    1:50:10 to know that breath is a healing and very nourishing modality.
    1:50:14 This is something that’s available to us all day long, all night long.
    1:50:18 So you can just focus on these simple things,
    1:50:20 get good at those simple things and work up from there.
    1:50:25 Ultimately, I would love if people finally were able to work up
    1:50:28 to go to these big, breathwork, powerful sessions.
    1:50:31 Because I don’t know anyone that’s gone to one of these
    1:50:34 and hasn’t really gotten something out of it.
    1:50:38 I think you’re living proof of that right now.
    1:50:40 I’m an ultimate skeptic as well.
    1:50:44 As am I. That’s the nature of my job.
    1:50:49 So just adopt these simple things and I will say a final word.
    1:50:54 Breathing dysfunction is a serious problem, especially with kids,
    1:50:57 especially for adults as well.
    1:51:00 So take this seriously, fix it,
    1:51:03 and I think you’ll really see the benefits from that.
    1:51:06 You’re here in part because you’re doing a BBC Maestro series, aren’t you?
    1:51:07 I am. My team told me yes.
    1:51:08 Which is very exciting.
    1:51:11 So that Maestro series, have you written it yet?
    1:51:11 Do you know what it’s?
    1:51:13 I am in the midst right after this.
    1:51:15 Okay, write it up.
    1:51:15 Yep.
    1:51:18 And I’m presuming it’s going to be on some of the subject maps we’ve discussed.
    1:51:24 It will be. It’s a basic guide and toolbox of exactly what to do
    1:51:26 and when and how to improve these conditions.
    1:51:31 But it also contains, 90% of this book was thrown out, right?
    1:51:33 Because I didn’t want to have a 600 page book.
    1:51:37 So I’m able to slip in all this other stuff that was thrown out.
    1:51:40 And some of this is more mystical, some history, but a lot of science as well.
    1:51:44 James, I could talk to you forever about this.
    1:51:45 I really, really could.
    1:51:51 Your way of articulating the points and the research you’ve done is so captivating.
    1:51:53 But I can see our carbon dioxide is ticking up.
    1:51:55 We’re getting closer.
    1:51:57 Just in that time, but 170 points.
    1:51:58 That’s a lot.
    1:52:01 So funny. I feel like I’m like, you know, like all of a sudden,
    1:52:03 I am going to buy one of those things though.
    1:52:05 We have a closing tradition.
    1:52:06 Okay.
    1:52:09 Which is the last guest leaves a question for the next guest.
    1:52:10 Not knowing who they’re going to be leaving it for.
    1:52:13 The question left for you.
    1:52:14 Very simple.
    1:52:18 What is it that drives you to be the best version of you?
    1:52:20 Curiosity.
    1:52:25 That’s all, that’s the only thing that, not the only thing,
    1:52:28 but the main thing that I wake up in the morning,
    1:52:32 I’m excited to take on the day because I have the luxury of having a job
    1:52:33 that allows me to be curious.
    1:52:36 I’ve had a lot of jobs that did not allow me to be curious,
    1:52:40 but I’m able to ask questions and have conversations
    1:52:44 and it’s every day is a privilege because of that.
    1:52:46 Well, I think from reading this book,
    1:52:49 as I said, this is the book that has sat on my bedside,
    1:52:50 on my girlfriend’s side for the last,
    1:52:53 I think a year, roughly since we moved into that new place,
    1:52:56 you’ve done a phenomenally great job of condensing the information
    1:53:01 to make it accessible and relatable to every type of reader out there.
    1:53:05 But it’s so, it’s like a light, every other page,
    1:53:08 there’s almost like a light bulb that’s being switched on in my head
    1:53:11 about the way that I’m living my life and how small, simple things,
    1:53:12 that as you say, aren’t complex.
    1:53:15 I don’t need to buy some huge course
    1:53:17 or I don’t need to become a master in anything,
    1:53:19 can have a fundamental change in my life.
    1:53:21 And that’s why this book is so unbelievably important.
    1:53:22 But I mean, the book speaks for itself
    1:53:25 because this book is sold like absolute crazy.
    1:53:29 And it’s one of those books that is being driven by word of mouth.
    1:53:30 One person is passing it to another.
    1:53:33 I can talk through the people in my team
    1:53:38 and the web of how the book traveled and Jemima and then Mel and Sophie and so on.
    1:53:41 And I think that speaks to this book.
    1:53:43 I think it’s fun, it’s a shame, it’s a real shame
    1:53:48 that I actually believe that this book is now required reading.
    1:53:52 But it speaks to the misalignment problem
    1:53:56 and how far we’ve gotten from good habits as it relates to breathing
    1:53:59 and the consequences that it’s had on our health.
    1:54:01 I’m very excited to see the BBC Meisters series as well.
    1:54:04 I’ll be looking out for that because I love those series
    1:54:07 and they provide, as you say, an actionable toolkit
    1:54:09 for a lot of the things we’re talking about today.
    1:54:12 I love the way you approach subject matters.
    1:54:13 I love the impartiality of it.
    1:54:15 I love the fact that you lead with the evidence first.
    1:54:18 And as you’ve done throughout this conversation,
    1:54:22 you try and keep your opinion secondary to what the evidence is saying,
    1:54:24 which I think is really important.
    1:54:24 And a lot of people actually,
    1:54:27 they get quite scared of what the evidence is saying.
    1:54:31 So they either avoid it or they don’t mention it at all,
    1:54:33 but you hold that line really, really well.
    1:54:35 Your work is going to help so many people.
    1:54:37 I can’t imagine millions and millions of people
    1:54:38 that you’ll never get to meet.
    1:54:40 So on behalf of all of those people,
    1:54:42 including my girlfriend,
    1:54:44 as I said, she started a studio upstairs called Barley Breathwork
    1:54:47 in part because of what you wrote.
    1:54:48 So afterwards, I’d just love to show you it,
    1:54:50 but just so you can see it,
    1:54:53 because it’s an example for you of all the lives
    1:54:55 that you’ll never meet that your work is touching.
    1:54:57 You’ll never get to meet, you know,
    1:54:59 probably if we hadn’t met today,
    1:55:00 you wouldn’t even know there was a studio
    1:55:04 that had launched in London because of your work,
    1:55:06 or there was someone that’s dedicated their life now
    1:55:08 to helping people with breath because of your work.
    1:55:10 So on behalf of all those people,
    1:55:11 you’ll never meet.
    1:55:12 Thank you, James.
    1:55:13 Your work is very necessary.
    1:55:15 And I can’t wait to see what you write about next.
    1:55:16 I’m very intrigued.
    1:55:17 I heard there’s a book on the way.
    1:55:18 Very excited by that.
    1:55:20 Thank you very much for having me.
    1:55:44 [Music]
    Bạn có thể tập thể dục thoả thích, ăn tất cả các thực phẩm bổ dưỡng, ngủ tám tiếng mỗi đêm.
    Nếu bạn không thở đúng cách, bạn sẽ luôn luôn bị bệnh.
    James Nestor, tác giả bestseller quốc tế về việc thở.
    Là một loài, chúng ta đã phần lớn đánh mất khả năng thở đúng cách.
    James đi khắp thế giới để tìm hiểu điều gì đã sai và làm thế nào để khắc phục nó.
    99% mọi người đang thở không đúng cách.
    Họ không nhận ra những thiệt hại mà họ gây ra cho cơ thể và bộ não của mình khi hành động như vậy.
    Hãy nhìn cách chúng ta ngồi cả ngày, cách chúng ta ngủ, cách chúng ta ăn.
    Thế giới hiện đại đang tìm cách làm chúng ta bệnh.
    Bệnh tiểu đường, hen suyễn, các vấn đề chuyển hóa và tự miễn, lo âu, thậm chí cả ADHD.
    Các chuyên gia cho biết điều này liên quan 100% đến việc bạn thở vào ban đêm, đặc biệt là.
    Thật không?
    Những thói quen thở xấu là công thức cho thảm hoạ, và đó chính là điều đã xảy ra với rất nhiều trẻ em hiện nay.
    Vì vậy, nếu bạn là một bậc phụ huynh và nếu bạn có thể nghe thấy họ thở khi đang ngủ, thì đó là một dấu hiệu cảnh báo lớn.
    Nhưng tôi tin rằng ai cũng có thể trở thành một người thở tốt và những bước này là miễn phí.
    Chúng ta có thể làm điều này trong khi ngồi đây.
    Vì vậy, điều đầu tiên là…
    Carbon dioxide được coi là một chất độc.
    Tại sao?
    Mức độ trên 800 đến 1000 có thể gây ra các vấn đề nghiêm trọng với chức năng nhận thức và thể chất.
    Tôi đã theo dõi mức CO2 của chúng ta trong suốt cuộc phỏng vấn này.
    Nó đang tăng lên.
    Và nếu chúng ta tiếp tục làm việc ở đây trong vài giờ tiếp theo, bạn sẽ không.
    Chúa ơi.
    James, trong tất cả những điều mà bạn có thể cống hiến cuộc đời mình, bạn có thể đã cống hiến một thập kỷ
    công việc và nỗ lực, nhưng bạn đã quyết định cống hiến cho chủ đề hít thở.
    Tại sao?
    Có một số điều đã xảy ra.
    Và cá nhân, nghề nghiệp, qua nhiều năm, tôi chưa bao giờ có ý định viết một cuốn sách về việc thở.
    Ý tôi là, chủ đề đó thật nhàm chán, đúng không?
    Cho đến khi tôi bắt đầu gặp phải các vấn đề về hô hấp quay lại năm này qua năm khác.
    Tôi đã lướt sóng nhiều ở San Francisco, nên tôi đã bị viêm phế quản, bị viêm phổi, viêm phổi nhẹ.
    Nó không có gì phải lo lắng cả.
    Tôi sẽ đến bác sĩ, được cho một gói thuốc và được cho đi.
    Và điều này cứ xảy ra năm này qua năm khác cho đến khi một người bạn bác sĩ của tôi nhìn tôi.
    Chúng tôi đang uống, và cô ấy nói, “Tôi nghĩ có điều gì đó đang xảy ra với việc thở của bạn.”
    Đó là một vấn đề về thở, bạn biết không?
    Đây chỉ là điều mà chúng ta làm một cách tự động.
    Đó không phải là điều tôi đã từng cân nhắc.
    Cô ấy nói, “Ôi, bạn có thể muốn tham gia một lớp học thở.”
    Và tôi đã tham gia một lớp học thở và nó hoàn toàn khiến tôi ngạc nhiên ở nhiều cấp độ.
    Tôi đã có thể vượt qua các vấn đề về hô hấp mà mình đã gặp phải.
    Tôi không viết về điều này trong cuốn sách vì tôi không muốn trải nghiệm của mình
    trở thành đại diện cho kinh nghiệm của những người khác.
    Nhưng tất cả các vấn đề tôi đã gặp hoàn toàn biến mất, 100%.
    Và vì vậy tôi đã bắt đầu tìm hiểu về điều này nhiều hơn theo cách cá nhân.
    Còn gì khác tôi có thể học về việc thở và cách nó có thể mang lại lợi ích cho tôi về hiệu suất thể thao,
    về giấc ngủ, và hơn thế nữa, và nhận thấy rằng sức khoẻ của tôi đang thay đổi theo mọi cách đúng đắn
    lặp đi lặp lại khi tôi áp dụng những thói quen khác nhau.
    Điều đó đã diễn ra cách đây hơn 10 năm.
    Thật ra, có lẽ đó là 12 năm trước.
    Và sau đó tôi bắt đầu viết về những người lặn tự do.
    Tôi bắt đầu tự lặn tự do và học những giới hạn của việc thở
    và cách bạn có thể làm những điều được cho là không thể về mặt khoa học
    bằng cách nắm bắt sức mạnh của hơi thở của mình.
    Điều đó thực sự đã khiến tôi quan tâm như một nhà báo khoa học.
    Vậy các triệu chứng của bạn, những triệu chứng bạn gặp phải lúc đó là gì?
    Tôi thở bằng miệng rất nhiều khi tôi tập luyện.
    Tôi luôn thở bằng miệng khi tôi chạy bộ.
    Tôi thở bằng miệng khi tập karate, thở bằng miệng khi lướt sóng.
    Và tôi nhận thấy vào ban đêm, tôi không thể nhớ một lần nào mà tôi không đi ngủ
    với một ly nước lớn bên cạnh giường.
    Tôi tỉnh dậy nhiều lần trong suốt đêm.
    Miệng tôi rất khô, rất nhớt vào buổi sáng.
    Tôi nghĩ điều này hoàn toàn bình thường.
    Tôi cũng nhận thấy rằng khi tôi vận động ở mức rất cao,
    tôi sẽ bắt đầu thở khò khò một chút.
    Giống như tôi có thể nghe thấy mình thở.
    Và tôi nghĩ điều này là bình thường.
    Bất cứ khi nào tôi nói chuyện với mọi người về điều này, họ nói, “À, chào mừng bạn đến với tuổi già.
    Đây là điều xảy ra khi bạn lớn tuổi.”
    Và tôi không nghĩ rằng đó là lý do tốt để thở như vậy.
    Nhưng thực sự cần ai đó chỉ ra điều đó cho tôi để tôi hiểu
    rằng có thể có vấn đề ở đó, và có thể tôi nên khắc phục nó.
    Và người bạn của bạn, người là bác sĩ, đã gợi ý lớp học thở này.
    Bạn tham gia lớp học thở này.
    Và chính là buổi học đó đã giúp bạn?
    Hay là những thực hành mà bạn tiếp thu từ buổi học đó đã giúp bạn?
    Buổi học đó hoàn toàn khiến tôi kinh ngạc.
    Nó có tất cả các dấu hiệu của sự tạm bợ và mới mẻ.
    Tất cả mọi người đều chảy vào nhau, quần áo chảy.
    Có một số băng đô.
    Tôi đã nói, “Chúa ơi, tôi đang làm gì ở đây?”
    Có rất nhiều thứ như vậy ở San Francisco.
    Vì vậy, tôi khá quen với những chiếc bẫy giấc mơ, tất cả những điều đó.
    Và mãi cho đến khi tôi ngồi xuống và bắt đầu thực sự loại bỏ tất cả những thứ đó,
    tất cả những vấn đề trong đầu tôi đang khiến tôi kháng cự
    việc thực sự giao mình cho thực hành này, loại bỏ điều đó, bắt đầu thở.
    Tôi đã đọc về điều này ở phần đầu của cuốn sách,
    nhưng tôi đã hoàn toàn đổ mồ hôi qua áo phông của mình.
    Đó không phải là một căn phòng ấm áp.
    Nó khá lạnh ở đó.
    Tôi đã đổ mồ hôi qua áo phông của mình.
    Có dấu vết mồ hôi trên quần jean của tôi.
    Tóc tôi ướt sũng.
    Và điều này xảy ra khi tôi ngồi ở một góc của một căn phòng lạnh,
    chỉ thở theo một cách nhất định.
    Vì vậy, rõ ràng điều đó đã giải phóng một điều gì đó trong tôi.
    Và khi tôi đề cập điều này với các bác sĩ, tôi đã quay lại.
    Họ nói, “Ôi, bạn đã sốt.
    Ôi, bạn biết đấy, căn phòng quá nóng.
    Ôi, bạn bị đắp chăn.”
    Tất cả điều đó là sai.
    Có một điều gì đó sâu hơn đang diễn ra.
    Và họ không hiểu điều đó từ việc đào tạo y tế của họ.
    Vì vậy, tôi đã cố gắng tìm kiếm câu trả lời ở nơi khác.
    Và đó là điều mà tôi đã dành nhiều năm để làm.
    Bạn đã dành nhiều năm để thực hiện điều đó.
    Tôi có nghĩa là, cuốn sách của bạn về chủ đề này ra mắt gần một thập kỷ sau đó. Nhìn lại, bây giờ bạn có những câu trả lời về việc tại sao bạn lại đổ mồ hôi qua quần áo và tại sao bạn lại có những phản ứng sinh lý như vậy. Câu trả lời là gì? Tôi không có ý kiến cá nhân nào với tư cách là một nhà báo khoa học. Tôi là một bộ lọc. Công việc của tôi là nói chuyện với tất cả mọi người. Và đặc biệt khi mọi người, bác sĩ nói với tôi, “Ồ, đừng nói chuyện với những người đó. Họ không biết mình đang nói gì.” Thì đó là những người đầu tiên tôi sẽ nói chuyện.
    Vì vậy, tôi đã nói chuyện với mọi người và cố gắng tổng hợp những gì tôi đã học được, sự thật, theo tất cả các nền văn hóa khác nhau này, tất cả các cách học khác nhau này, và đặt nó vào một cuốn sách mà công chúng có thể hiểu. Vì vậy, tôi có quan điểm cá nhân của riêng mình về điều này, nhưng tôi cố gắng giữ quan điểm cá nhân của mình ra khỏi những gì tôi viết. Và rồi sự kiện quan trọng tiếp theo, tôi nghĩ, là một điểm cảm hứng cho công việc của bạn diễn ra vào năm 2011. Như bạn đã nói, bạn đã đến và đưa tin về giải vô địch lặn tự do ở Hy Lạp. Kinh nghiệm đó đã bổ sung gì vào đám mây cảm hứng mà sau đó hình thành nên cuốn sách? Bạn đã học được gì về bản chất của hơi thở từ điều đó?
    Vâng, thật buồn cười. Khi bạn trải qua cuộc sống, có một số trải nghiệm mà bạn có mà bạn không hề biết rằng bạn đang mở ra một cánh cửa hoàn toàn khác, và bạn sẽ chỉ đi qua cánh cửa đó trong suốt một thập kỷ tiếp theo. Đó là những gì đã xảy ra ở Hy Lạp. Tôi không thực sự biết gì về nó. Tôi ra ngoài và chỉ đơn giản là bị choáng ngợp. Ý tôi là, bạn có những người ở trên bề mặt nước, hít một hơi không khí, một hơi thở, và lặn xuống 120 mét chỉ với một hơi thở không khí, và trở lại sau năm phút, rồi đứng dần sang một bên cho đối thủ tiếp theo.
    Vì vậy, bạn quan sát họ. Nước ở đó rất trong suốt, đúng không? Nó đi xuống, tầm nhìn lên tới 150 mét. Bạn quan sát họ chỉ đơn giản là biến mất vào không gian, nhỏ như một bàn tay, và sau đó hoàn toàn biến mất vào đại dương và quay lại. Và tôi đã nói, Chúa ơi, có quá nhiều điều chúng ta không biết về hơi thở và cũng về giới hạn của cơ thể con người. Tôi muốn tìm hiểu thêm về điều này. Tôi cũng muốn trải nghiệm điều này, không phải lặn sâu như vậy, nhưng tôi muốn tiếp cận nhiều hơn những gì tôi đã được ban cho, vì tôi nghĩ chúng ta đã bán rẻ cho chính mình những giới hạn của chúng ta và những gì chúng ta nên làm và không nên làm, nhưng tôi nghĩ cơ thể chúng ta có tiềm năng nhiều hơn thế.
    Khi tôi đọc qua cuốn sách của bạn, bạn mô tả hơi thở như một trụ cột của sức khỏe, điều này là một tuyên bố khá lớn để đưa ra, vì khi chúng ta nghĩ về các trụ cột của sức khỏe, có thể chúng ta sẽ nghĩ đến tập thể dục hoặc chế độ ăn uống, nhưng hơi thở chưa từng được xem là một trụ cột của sức khỏe. Thành thật mà nói, trong 27 năm đầu tiên, trong 29 năm đầu tiên của cuộc sống 30 tuổi thiếu niên của tôi, tôi hoàn toàn coi hơi thở như một điều chỉ xảy ra một cách vô thức mà không quan trọng. Và chỉ trong thời gian gần đây, vì công việc của bạn đã ảnh hưởng đến một số người rất gần gũi với tôi, mà tôi bắt đầu nghi ngờ điều đó.
    Chúng ta đứng ở đâu với tư cách là một xã hội trong thời điểm này khi chúng ta nói về phần lớn mọi người về quan điểm của chúng ta về việc hơi thở là gì và vai trò mà nó đóng? Và sau đó tôi cũng muốn hiểu tại sao điều đó lại sai, bởi vì, như tôi đã nói, tôi nghĩ hơi thở chỉ là một điều xảy ra, và thật sự khá lo lắng khi hiểu rằng quan điểm đó có thể đã ảnh hưởng đến tôi theo những cách sâu sắc mà tôi không hề hay biết. Như bạn đã nói, tôi đã chỉ vào điều sai. Tôi đã nghĩ rằng tôi cần một số viên thuốc hoặc tôi không thể ngủ, ai đó có thể nghĩ rằng họ là người mất ngủ hoặc gì đó, nhưng bạn đã chứng minh một cách sâu sắc rằng hơi thở còn nhiều hơn một hành động vô thức mà chúng ta chỉ thực hiện mà không suy nghĩ về nó.
    Vâng, hơi thở là điều chỉ xảy ra, và thật tuyệt vời rằng chúng ta đã phát triển để không phải nghĩ về mỗi hơi thở mà chúng ta thực hiện. Điều đó sẽ là một vấn đề thực sự, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không thể kiểm soát hơi thở của mình một cách ý thức và sau đó gây ra những tác động khác nhau cho cơ thể mình. Vì vậy, chúng ta đã áp dụng những thói quen theo hơi thở từ môi trường của chúng ta, từ cách chúng ta ngủ, từ cấu trúc miệng của chúng ta và nhiều hơn nữa, những thói quen không phải là những thói quen tốt để có cho hơi thở.
    Vì vậy, lý do tại sao mọi người dành quá nhiều thời gian làm các bài tập hơi thở và luyện tập hơi thở chậm hơn, hơi thở thấp hơn, hơi thở qua mũi là để đặt lại một thói quen tự nhiên sao cho bạn không cần phải nghĩ đến nó. Ý tôi là, tôi không muốn phải liên tục kiểm tra hơi thở của mình suốt cả ngày. Tôi muốn điều đó trở thành tự động, nhưng điều đó cần rất nhiều thời gian để trở lại trạng thái lành mạnh đó để làm cho nó trở thành vô thức. Tại sao chúng ta lại có những thói quen xấu này? Bởi vì tôi nghĩ, bạn biết đấy, chắc chắn cơ thể tôi, tôi là sản phẩm của, bạn biết đấy, nhiều, tôi không biết, hàng ngàn, hàng triệu năm tiến hóa. Chắc chắn cơ thể tôi đang hoạt động đúng cách một cách tự nhiên. Điều gì đã thay đổi khiến tôi làm điều này không đúng?
    Cơ thể của bạn không hoạt động đúng cách một cách tự nhiên. Điều đã thay đổi là môi trường hiện đại đang cộng tác để khiến chúng ta bị bệnh. Và tôi không nghĩ rằng đó là một sự phóng đại chút nào. Nếu bạn nhìn vào cách chúng ta ngồi cả ngày, nếu bạn nhìn vào cách chúng ta làm việc, nếu bạn nhìn vào cách chúng ta ăn, nếu bạn nhìn vào cách chúng ta ngủ với tất cả ô nhiễm, ô nhiễm tiếng ồn, ô nhiễm không khí xung quanh chúng ta, đây là lý do tại sao chúng ta lại rất nhiều bệnh. Đó là môi trường.
    Cơ thể con người được trang bị rất tốt để sống một cuộc sống khỏe mạnh, đó là lý do tại sao các nền văn hóa bản địa, số ít còn lại, họ không cần phải đi đến bác sĩ tim mạch hoặc bác sĩ phổi hoặc nha sĩ. Họ có hàm răng thẳng, họ thở hoàn hảo. Họ không có tất cả các vấn đề mà chúng ta có ngày nay. Vì vậy, đây là những bệnh của nền văn minh. Phần lớn các vấn đề mà chúng ta phải đối mặt, chúng ta đã tạo ra trong vài trăm năm qua. Và một trong những vấn đề với hơi thở là cấu trúc khuôn mặt của chúng ta không cho phép chúng ta thở theo cách lành mạnh nữa.
    Và điều đó đã xảy ra hàng trăm năm trước, và chúng ta biết điều đó từ hồ sơ xương. Vậy những vấn đề hiện đại phổ biến nhất mà môi trường chúng ta sống đã gây ra là gì? Và ở đây tôi đang nói về các bệnh tật. Những căn bệnh hàng ngày nào mà bạn phát hiện là sản phẩm phụ của sự hiểu lầm của chúng ta và thói quen thở không đúng của chúng ta? Hãy cho tôi xem danh sách những căn bệnh hàng đầu. Và tất cả chúng đều liên quan đến điều đó, thậm chí cả bệnh tiểu đường. Ai mà nghĩ rằng sự khởi phát của bệnh tiểu đường có thể được kích hoạt bởi thói quen thở không đúng vào ban đêm? Nhưng đó chính xác là những gì mà các nhà nghiên cứu đã phát hiện. Bởi vì nếu bạn tự làm nghẹt thở suốt đêm, như rất nhiều người vẫn làm, bạn sẽ không được nghỉ ngơi, bạn không vào được các giai đoạn ngủ sâu, điều này có nghĩa là cơ thể bạn không bao giờ phục hồi và cơ thể bạn sẽ bị suy yếu. Vì vậy, các nhà nghiên cứu đã biết điều này trong 50 năm. Có những nghiên cứu khoa học cho thấy điều này lặp đi lặp lại. Vì vậy, đó chỉ là về bệnh tiểu đường và các vấn đề chuyển hóa, các vấn đề tự miễn dịch vì lý do tương tự. Bạn liên tục thở như thế này, cúi gập người. (thở nặng nhọc) Bạn đang gây ra viêm nhiễm không cần thiết cho cơ thể, bạn đang gây ra rối loạn chức năng hệ thần kinh, bạn đang ở trong trạng thái giao cảm, điều này sau một thời gian sẽ kích hoạt một loạt các vấn đề tự miễn dịch. Vì vậy, rất nhiều trong số những điều này, không hoàn toàn là, liên quan đến hơi thở. Chúng chỉ liên quan đến chế độ ăn uống, tập thể dục, giấc ngủ và hơi thở. Bạn có thể ăn tất cả những thực phẩm đúng. Bạn có thể ngủ tám giờ mỗi đêm. Bạn có thể tập thể dục tùy thích. Nếu bạn không thở đúng, bạn sẽ luôn luôn cảm thấy không khỏe. Và tôi đã nghe điều đó sáu năm trước từ một nhà nghiên cứu, và tôi tin điều đó nhiều hơn bây giờ hơn bao giờ hết. Tại phần đầu tiên của cuốn sách của bạn, bạn thử nghiệm những điều này trên chính mình. Bạn đã thực hiện một thí nghiệm, mà tôi thấy thật sự rất thú vị. Tôi nghĩ thí nghiệm đó thực sự đã ở lại với tôi trong một thời gian dài, bởi vì sau đó nó đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều trong phòng tập thể dục mỗi khi tôi đứng trên cái máy chạy bộ chết tiệt đó. Tôi suy nghĩ về những gì tôi đã đọc. Nhưng tại sao bạn muốn thực hiện thí nghiệm đó trên chính mình, và thí nghiệm đó là gì? Tôi không muốn thực hiện thí nghiệm này trên chính mình. Tôi thực sự không muốn làm điều đó. Không ai khác sẽ làm điều đó. Thật sao? Chưa bao giờ có một thử nghiệm nào ở người về việc thở bằng mũi và thở bằng miệng trong khoảng thời gian này. Và tôi đã nói chuyện với Jayak Arnayak, người đứng đầu nghiên cứu về thần kinh mũi tại Stanford, người giỏi nhất trong lĩnh vực của anh ấy. Và tôi nói, chúng ta biết điều gì xảy ra với động vật khi chúng thở theo cách này. Chúng ta biết tất cả những tác hại của việc thở bằng miệng đối với trẻ em, người lớn, người già, giấc ngủ, và hiệu suất thể thao. Tại sao bạn không thể thử nghiệm điều này? Hãy lấy một nhóm người lớn và thử nghiệm điều này. Anh ấy nói, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Chúng ta sẽ không tìm được nguồn tài trợ. Và anh ấy nghĩ có vấn đề về đạo đức khi thực hiện điều này vì anh ấy biết những thiệt hại có thể xảy ra từ việc trở thành người thở bằng miệng. Và sau tất cả điều này, tôi đã từ bỏ. Rồi tôi có một ý tưởng. Tôi nói, vậy nếu tôi thực hiện nó? Và nếu tôi có thêm một người khác nữa? Chúng tôi sẽ ký vào bất kỳ bản từ chối nào. Và chúng tôi đã thực hiện. Bạn biết đấy, chỉ có hai người, nhưng đó là tối đa mà chúng tôi được phép. Và anh ấy nói, OK, nhưng anh ấy không có tiền cho việc đó. Vì vậy, chúng tôi đã phải trả tiền cho thí nghiệm này tại Stanford, điều này không phải là thứ rẻ nhất mà tôi từng chi trả trong đời. Nhưng tôi muốn biết, tôi đang viết về việc thở bằng miệng, viết về tất cả những vấn đề, và viết về trải nghiệm chủ quan của tôi về cách mà nó đã biến đổi cuộc sống của tôi, trở thành người thở bằng mũi. Tôi muốn thấy trải nghiệm đó được xác định và tài liệu trong dữ liệu bởi máy móc. Và đó là lý do chúng tôi thực hiện nó. Và điều đó đã diễn ra như thế nào? Rất tồi tệ, thật khủng khiếp. Chỉ để cho mọi người biết, đây là một thí nghiệm trong 10 ngày, chúng tôi đã bịt mũi lại, đúng không? Rồi trong 10 ngày tiếp theo, chúng tôi đã tháo hết mọi thứ ra khỏi mũi, và chúng tôi gần như hoàn toàn thở bằng mũi. Tất cả những điều khác trong 10 ngày đó đều giống hệt nhau. Chúng tôi ăn cùng một loại thực phẩm. Chúng tôi đi bộ cùng một số bước. Chúng tôi tập thể dục như nhau. Thực sự giống nhau. Và chúng tôi thực hiện các nghiên cứu khoa học và thu thập một đống dữ liệu trước, trong và sau. Chúng tôi đã thu thập dữ liệu ba lần một ngày, nhìn vào những gì xảy ra với cơ thể chúng tôi, giấc ngủ của chúng tôi, viêm nhiễm của chúng tôi, và nhiều hơn nữa. Chúng tôi biết điều này sẽ không dễ chịu, nhưng tôi không biết nó lại tồi tệ như vậy. Giống như, tôi thực sự không cố gắng để thổi phồng vấn đề, nhưng nó thật khủng khiếp, khủng khiếp. Và tôi rất vui vì tôi không bao giờ phải làm điều đó nữa. Đồng thời, tôi cảm thấy rất tiếc cho những người không nhận ra rằng mũi của họ đang bị nghẹt, những người đã sống theo cách này trong nhiều năm, và không hiểu rằng đây là nguồn gốc chính của những vấn đề về chứng migraine, vấn đề giấc ngủ, và nhiều hơn nữa. Tôi có thể thấy điều đó ở bạn khi bạn mô tả nó là khủng khiếp, rằng bạn gần như đang quay trở lại chương đó. Tôi có thể thấy điều đó trên khuôn mặt bạn. Một chút PTSD từ điều đó vẫn còn. Nó thật tồi tệ. Khi bạn nói tồi tệ, bạn có ý gì cụ thể? Đó là những ngày đầu tiên. Vì vậy, tôi đã làm điều này cùng với nhà nghiên cứu và nhà trị liệu hô hấp Anders Olsen từ Thụy Điển. Anh ấy là người duy nhất sẽ làm điều này. Và anh ấy đã bay từ Thụy Điển tự túc chỉ để cố gắng hiểu điều này. Anh ấy đã nói về việc thở bằng mũi trong 10 năm. Đúng không? Và vì vậy anh ấy đã nói, “Được rồi, tôi muốn kiểm tra điều này. Tôi muốn biết tôi đúng hay sai.” Vì vậy, trong những ngày đầu tiên, chúng tôi đã cười đùa. Tôi đã nói, “Bạn đã ngủ tồi tệ như thế nào?” Chúng tôi đã từ không ngáy một chút nào đến ngáy và ngừng thở trong vòng vài ngày. Và vì vậy chúng tôi đã so sánh và kiểu như khoe khoang về việc chúng tôi bị ốm như thế nào. Nhưng sau khoảng một tuần, chúng tôi thấy ba ngày trước, tôi đã không thể ngủ vào ban đêm. Và tôi đã rất lo lắng mỗi đêm khi đi ngủ vì miệng tôi quá khô và giấc ngủ của tôi thật tồi tệ. Tôi rất mệt mỏi sau khi ngủ chín, mười giờ một đêm. Tôi rất mệt mỏi và dữ liệu cũng chứng minh điều đó.
    Vậy là đến ngày thứ mười, tình hình đã rất tồi tệ. Chúng tôi đã ở trong tình trạng rất kém. Và một lần nữa, tôi muốn đề cập rằng có rất nhiều người, đặc biệt là trong mùa dị ứng, bị tắc nghẽn trong nhiều tháng liền. Và họ không nhận ra những tổn hại mà họ đang gây ra cho cơ thể và não bộ của mình khi ở trong tình trạng này. Theo bạn thì có bao nhiêu người đang thở sai cách? Có bao nhiêu người, nếu họ tham gia một buổi tập hoặc họ có sự hiểu biết mà bạn đã trình bày trong cuốn sách của mình và mà bạn nói tới, bạn tin rằng sẽ có sức khỏe và tinh thần tốt hơn nếu họ thay đổi cách thở của mình? Bằng cách thực hiện những bước đơn giản, tôi tin rằng mọi người đều có thể trở thành những người thở tốt hơn theo tiêu chuẩn mà chúng ta coi là tốt. Những bước này thì miễn phí và có sẵn cho mọi người. Nếu bạn nhìn vào tỷ lệ phần trăm của dân số đang thở không đúng cách, tôi đã nghe nhiều tỷ lệ khác nhau từ những người khác nhau, từ các nhà trị liệu hô hấp, những người làm việc này suốt cả ngày, đến những huấn luyện viên xuất sắc trong Olympic, họ nói rằng từ 95 đến 99% những người mà họ nhìn thấy đang thở không đúng cách. Vì vậy, nó thực sự ảnh hưởng đến tất cả mọi người. Rõ ràng có những người nằm ở vị trí khác nhau trong quang phổ đó. Có một người bị hen suyễn và các cơn hoảng loạn đang thở rất không đúng cách. và rồi có một vận động viên có thể vượt qua nỗi đau và giành chiến thắng trong cuộc thi nhưng vẫn đang thở không đúng cách. Vì vậy, có một quỹ đạo trong đó. Tất cả chúng ta đều ở một vị trí nào đó trong quang phổ đó. Chúng ta đều như vậy, đúng không? Và tôi không phải là một người thở hoàn hảo. Bạn không phải là một người thở hoàn hảo. Rất khó để tìm một người thở hoàn hảo, cũng giống như việc khó tìm một người ăn uống hoàn hảo trong mỗi bữa ăn. Và có lẽ đó không phải là người mà bạn muốn kết bạn. Bạn đã đề cập đến các bộ tộc và những người không sống trong môi trường của chúng ta. Và cũng vậy, bạn nói nhiều về việc thở như một nghệ thuật đã mất. Tôi thực sự bị cuốn hút bởi điều đó, tôi nghĩ trong vài năm qua tôi đã rất say mê với cách mà tổ tiên chúng ta sống cuộc sống của họ và cách họ làm mọi thứ. Tôi đã nói chuyện với Tiến sĩ Daniel Lieberman về việc chạy bộ và bàn chân và sức mạnh cơ bắp và tất cả những điều đó. Và tôi đã nói chuyện với rất nhiều người khác về thực phẩm chế biến và tất cả những căn bệnh hiện đại loại misalignment nơi mà chúng ta không sống phù hợp với chính mình đã trở thành một phần rất quan trọng trong sự hiểu biết của tôi về cách tôi nên sống bây giờ. Thở như một nghệ thuật đã mất, bạn đã học được gì khi nhìn lại lịch sử về cách mọi người thở và điều đó đã nói với bạn điều gì về cách chúng ta đang làm sai? Tôi đã học được rằng chúng ta không cần những lớp học về hơi thở hàng trăm năm trước đây. Chúng ta đã có những cơ thể có khả năng thở đúng cách. Chúng ta đang sống trong một môi trường hỗ trợ việc thở lành mạnh. Nhân tiện, tôi rất yêu thích công việc của Lieberman. Tôi đã học được rất nhiều từ họ, bao gồm rất nhiều kiến thức về thang đo và thở. Tôi đã học hỏi rất nhiều từ ông ấy. Vì vậy, bạn biết đấy, mọi người nói, thì làm thế nào bạn biết rằng chúng ta không thể quay ngược thời gian? Điều bạn có thể làm là nhìn vào các nền văn hóa bản địa, điều mà Lieberman và rất nhiều người khác đã làm. Và họ phát hiện ra rằng họ không gặp vấn đề về bàn chân. Họ không gặp vấn đề về lưng. Họ không mắc bệnh tim. Họ không bị hen suyễn. Tại sao Mennonites, đây là những nhóm ở Mỹ sống theo lối sống rất truyền thống, đúng không? Một số người nói rằng bệnh hen suyễn là di truyền. Vậy Mennonites và Quakers, những người không tiếp xúc với công nghệ, đúng không? Họ có 0,5% dân số mắc bệnh hen suyễn. Trong khi đó, ở Mỹ, 10% dân số mắc bệnh hen suyễn. Rõ ràng, môi trường có rất nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta và nó hoàn toàn ảnh hưởng đến cách thở của chúng ta. Đối với tất cả những điều tôi đã đề cập trước đó, bạn đang ngồi như thế nào? Mức độ căng thẳng của bạn ra sao? Bạn ngủ như thế nào? Bạn tập thể dục như thế nào? Tất cả những điều này sẽ ảnh hưởng đến khả năng thở của bạn. Và vì vậy trong bối cảnh của thế giới hiện đại, nếu chúng ta không cần luyện tập thở vài trăm năm trước đây, thì sự xuất hiện của những thứ như ô nhiễm, tôi hiểu, nhưng có những điều hàng ngày, chẳng hạn như chiếc ghế mà tôi đang ngồi ngay lúc này và cách mà tôi làm việc mỗi ngày đã ảnh hưởng đến việc thở và các phương pháp như hen suyễn và những vấn đề khác không? Chắc chắn rồi, có, và chúng ta có thể đi qua một số điều đó. Khi bạn ngồi, như tôi ngồi tám giờ mỗi ngày, tôi cố gắng đứng ở bàn làm việc đứng, bạn đang hạn chế khả năng thở đúng cách. Vì vậy, tôi đang ngồi về phía trước trong chiếc ghế này ngay bây giờ. Ngay cả khi tôi muốn hít thở sâu, điều đó thực sự khó khăn. Tôi phải cố gắng để làm điều đó vì cơ hoành của tôi, nằm ngay dưới phổi, không thể hạ xuống đúng cách để cho phép hít vào đúng cách. Hãy cho tôi một lời giải thích về cơ hoành là gì. Chắc chắn rồi, cơ hoành là một cơ hình ô dù nằm dưới phổi. Phổi giống như hai chiếc bóng bay. Chúng không tự phồng lên. Chúng cần cơ hoành hạ xuống. Nó tạo ra một áp lực âm và không khí vào phổi. Khi chúng ta thở ra, cơ hoành đó đẩy lên và đẩy không khí ra khỏi phổi. Vì vậy, đó là cách mà chúng ta thở. Không phải phổi làm công việc đó. Phổi chỉ là những túi thịt, đúng không? Đó là cơ hoành hạ xuống, tạo ra một áp lực âm. Không khí vào và cơ hoành đó lại nâng lên, đẩy không khí ra. Vì vậy, bạn cần chuyển động cơ hoành đúng cách để thở một cách chính xác. Khi cơ thể của chúng ta không cho phép chúng ta làm điều đó, khi bạn đang ngồi trên xe buýt hoặc ngồi trên máy bay trong 12 giờ đồng hồ và bạn ngồi như thế này, bạn không thể thở đúng cách. Điều đó có nghĩa là bạn chỉ thở vào ngực. Bạn không tiếp cận tất cả vùng bên dưới khác. Nếu bạn chỉ thở vào ngực, bạn sẽ phải thở nhiều hơn rất nhiều. Lý do là vì rất nhiều khu vực bạn đang đưa không khí vào không tham gia vào việc trao đổi khí. Nó không hấp thụ oxy có trong không khí.
    Hầu hết chúng ta dành phần lớn thời gian trong ngày như thế này. Ngồi vẹo xuống ghế, như kiểu, ừ. Và thở như vậy. Chúng ta có thể sống theo cách này. Điều đó không có nghĩa là chúng ta khỏe mạnh. Chúng ta có thể sống bằng ba miếng pizza mỗi ngày, đúng không? Chúng ta có đủ calo để làm điều đó. Điều đó không có nghĩa là chúng ta khỏe mạnh. Vì vậy, đó là điều quan trọng nhất. Bạn có thể ngồi trên ghế đúng cách để thở, đúng không? Nhưng điều đó đòi hỏi một chút nỗ lực. Nếu bạn nhìn vào các nền văn hóa bản địa một lần nữa, hãy nhìn cách họ ngồi. Nhìn vào cột sống của họ. Nó thật đẹp. Họ ngồi theo cách thuận lợi cho việc thở đúng cách. Bất kỳ bức tượng nào, bất kỳ bức tượng cổ nào, hãy nhìn vào tư thế. Tư thế đó, đối với những người không thể thấy điều này ngay bây giờ, tư thế là thẳng đứng hay là liên tục? Nó là thẳng đứng nhưng đồng thời cũng thư giãn. Nó có một cột sống thẳng. Tôi biết một khi bạn học được điều này, thì, nó sẽ khiến bạn trở nên lo lắng sau một thời gian. Điều đầu tiên là thực sự nhận biết bạn đang ngồi như thế nào. Khi chúng ta bị căng thẳng, khi chúng ta trả lời email, chúng ta ngồi trước máy tính xách tay. Tôi dành rất nhiều thời gian trong cuộc đời mình để làm điều này. Sau đó chúng ta cũng có một phản ứng căng thẳng, điều này càng làm giảm khả năng thở đúng cách của chúng ta. Chúng ta bắt đầu thở nhiều quá. Chúng ta bắt đầu nín thở. Rồi chúng ta thở nhiều hơn. Tư thế của chúng ta như thế này. Vì vậy, mọi thứ đang âm thầm khiến chúng ta trở thành những người thở rất kém. Và đây không phải là một giả thuyết xa vời mà tôi có. Đây là sinh học cơ bản về cách cơ thể hoạt động. Phần cơ hoành thật sự thú vị với tôi vì, bạn đề cập đến, và nhiều người thường gọi cơ hoành là trái tim thứ hai. Bởi vì đây là một cơ mà ở một mức độ nào đó là tự động. Giống như tim, tôi không điều khiển được tim của mình. Tôi có thể điều khiển cơ hoành của mình, nhưng khi tôi không nghĩ về nó, nó tự điều khiển. Điều đó không chính xác. Đúng vậy, hoàn toàn. Đây là một chức năng tự động. Nhưng bằng cách kiểm soát có ý thức cơ hoành đó, bạn có thể điều khiển tim của mình. Bạn có thể điều khiển lưu lượng máu của mình. Và cơ hoành cũng thực hiện một khối lượng công việc đáng kể trong việc bơm máu vào tim và bơm dịch bạch huyết khắp cơ thể. Vì vậy, khi bạn thấy mọi người chỉ sử dụng 5-10% chuyển động cơ hoành của họ, mà hiện tại được coi là bình thường, chỉ chuyển động cơ hoành này nhiều thôi, thì trái tim của họ phải làm việc vất vả hơn để chỉ bơm máu. Và cơ thể của họ phải làm việc vất vả hơn để bơm dịch bạch huyết, mà bạn cần để loại bỏ tất cả những chất thải đó, đúng không? Cơ thể thích chuyển động. Những chất lỏng này cần phải di chuyển. Vì vậy, chỉ cần hít một hơi thở sâu hơn một chút và thở ra nhiều hơn một chút, bạn có thể giúp nhịp tim của mình, đó là lý do tại sao nhịp tim của bạn sẽ bắt đầu giảm sau một thời gian. Bạn có thể giúp hạ huyết áp trong một số trường hợp. Bạn có thể bơm dịch bạch huyết nhiều hơn chỉ bằng cách hít thở chậm và sâu hơn. Và chỉ cần nhìn vào vương quốc động vật để tìm kiếm sự hướng dẫn về điều này. Chúng ta không cần bất kỳ hoạt hình fancy nào để cho chúng ta thấy thở đúng cách là gì. Nhìn vào một con chó khỏe mạnh đang ngủ. Nhìn vào một đứa trẻ khỏe mạnh đang ngủ và thở. Nhìn vào các nền văn hóa bản địa, cách họ ngủ, cách họ thở. Bạn không thể thấy được cách họ thở. Và đó là cách thở khỏe mạnh. Nó không nên được nhận biết. Vì vậy, khi nhiều người nghe về thở khỏe mạnh, họ muốn làm quá lên, đúng không? Họ muốn, ừ, tôi cảm thấy tuyệt vời. Nếu bạn nhìn vào một nhà sư hoặc người nào đó là bậc thầy về thở, bạn sẽ không thể thấy cách họ thở. Nó rất nhẹ nhàng và rất tinh tế đến nỗi nó chỉ đến và đi. Đó là một người cân bằng. Hệ thần kinh của họ cân bằng. Cách thở của họ cân bằng. Đây có phải là những thói quen mà chúng ta có thể học không? Bạn đã nói về tư thế và về chuyển động cơ hoành và tỷ lệ phần trăm của cơ hoành mà chúng ta đang sử dụng và nó đang làm đầy phổi của chúng ta như thế nào. Đây có phải là những thói quen mà chúng ta có thể học không? Chắc chắn rồi. Bởi vì ngay cả tư thế cũng cảm thấy khá khó để ngồi như vậy. Nếu bạn bắt đầu chú ý đến cách thở của mình, tư thế của bạn sẽ cải thiện. Thật khó để hơi nghiêng như thế này và hít một hơi thật sâu. Nhìn xem tư thế của bạn sẽ như thế nào. Vì vậy, hình thức quyết định cách thở của bạn. Cách thở của bạn quyết định hình thức của bạn, điều này đã được viết trong Đạo khoảng 1200 năm trước. Vì vậy, một khi bạn học được cách thở chậm và sâu đúng cách, tư thế của bạn, nhờ đó sẽ được cải thiện. Bạn có kiến nghị gì không vì nhiều người làm việc trong văn phòng, tôi là một trong số đó. Tôi dành nhiều giờ trong ngày ngồi 10 tiếng và nhìn xuống màn hình. Bạn có khuyến nghị gì cho chúng tôi không? Vâng, tôi nghĩ rằng khoa học rất rõ ràng về bàn làm việc đứng. Bàn làm việc chuyển đổi đứng thật sự hữu ích để ngồi trong một phần thời gian, đứng trong một phần thời gian, bất cứ khi nào tôi đang nghe điện thoại, thường thì tôi đứng. Vì vậy, tôi chỉ cần nhấn một nút nhỏ và quay lại đứng. Khi bạn đứng, bạn đang mở rộng ngực của mình, các cơ liên sườn này. Bạn đang mở rộng để cho phép bản thân thở sâu một cách tự nhiên hơn. Vì vậy, bạn có thể làm điều đó khi ngồi, nhưng bạn chỉ trông hơi ngốc nghếch khi ngồi như vậy suốt thời gian. Tôi nghĩ rằng đó là một mẹo tốt. Tôi nghĩ rằng khoa học rất rõ ràng rằng cứ sau vài giờ, tôi không giỏi lắm trong việc này. Tôi đang cố gắng cải thiện, đi dạo 10 phút, nhận cuộc gọi trong khi đi bộ để làm mới mọi thứ. Nhưng đó chỉ là một trong nhiều thành phần khác, nhìn vào tư thế và mối quan hệ của nó với việc thở khỏe mạnh. Khi tôi đọc qua công việc của bạn và tôi đang nghĩ về việc có cuộc trò chuyện này với bạn, thực sự, câu hỏi này có vẻ hơi hiển nhiên, nhưng tôi cũng có thể hiểu rằng nó là một câu hỏi ngu ngốc, đó là nếu việc thở bằng mũi rất có lợi cho sức khỏe và sự phúc lợi của chúng ta, thì tại sao chúng ta lại có khả năng thở qua miệng? Đó là những gì tôi đang nói. Câu hỏi tuyệt vời.
    Thật tuyệt vời khi chúng ta có một hệ thống dự phòng trong trường hợp có điều gì đó xảy ra với mũi của chúng ta mà chúng ta không đột ngột chết, đúng không? Vậy bạn có thể uống bằng mũi, đúng không? Thực sự rất khó để làm điều đó, nhưng bạn có thể và nó đi xuống dạ dày của bạn. Nhưng điều đó không có nghĩa là đó là điều đúng đắn để làm, cũng như với việc thở. Một lần nữa, hãy nhìn vào vương quốc động vật. Nhìn một con báo đang chạy với tốc độ 100 km/h. Làm thế nào nó thở ra vào mũi? Lần duy nhất mà một con ngựa bắt đầu thở bằng miệng là khi nó bị ốm. Điều đó là dấu hiệu cho thấy nó bị bệnh. Một con ngựa chạy đua trong một cuộc chạy nước rút thở qua mũi. Đây là cơ quan mà chúng ta, đây là cơ quan mà chúng ta được thiết kế để thở. Và không ai đã nghiên cứu về mũi lại tranh cãi điều gì khác. Mũi có 30 chức năng khác nhau để thở. Vì vậy, không chỉ giúp lọc không khí và làm nóng không khí, mà nó còn giúp giữ lại độ ẩm, khoảng 40% độ ẩm hơn. Vì vậy, bạn không cần phải liên tục uống nước. Khi tôi thấy mọi người chạy bộ và họ thở bằng miệng và mang theo bốn chai nước khác nhau, họ thực sự không cần những chai nước đó. Họ chỉ cần học cách thở qua mũi của mình vì cơ thể được thiết kế để giữ lại độ ẩm đó. Đó là những gì mà mũi và tất cả những sợi lông đó làm. Và sau đó có nitric oxide, là phân tử kỳ diệu này đóng vai trò trung tâm trong việc giãn mạch, tuần hoàn và nhiều hơn nữa. Nó tiêu diệt virus và vi khuẩn. Tất cả những điều này xảy ra ở mũi. Điều này không xảy ra ở miệng. Nitrous oxide chỉ xảy ra ở mũi. Nitric oxide. Vâng, chúng ta có được sáu lần nhiều nitric oxide chỉ bằng cách thở qua mũi. Sáu lần nhiều. Làm thế nào? Và nếu bạn, nhờ vào tất cả những mô tế bào khác nhau, chúng phát ra nitric oxide và có một số nghiên cứu cho thấy lượng nitric oxide này có thể giúp chúng ta bảo vệ mạnh mẽ hơn chống lại virus và vi khuẩn, bao gồm cả cảm lạnh. Vì vậy, thở vào và ra qua mũi. Có rất nhiều công trình nghiên cứu về nitric oxide và phục hồi COVID. Ai biết rằng chúng ta có thể sản xuất nhiều như vậy trong mũi của mình? Và nếu bạn ngân nga, bạn có thể tăng nó lên gấp 15 lần. Vì vậy, ngân nga, bạn sẽ làm phiền mọi người nếu bạn làm điều này, tăng lượng nitric oxide lên gấp 15 lần. Và có một nghiên cứu cho thấy người này hoàn toàn thoát khỏi viêm mũi chỉ bằng cách ngân nga khoảng 10 phút, bốn lần một ngày. Vì vậy, đây là những mẹo đơn giản bạn có thể làm. Chúng miễn phí cho mọi người. Việc ngân nga cũng giúp làm dịu cơ thể vì chúng ta có dây thần kinh lang thang, đúng không? Dây thần kinh phế vị, trương lực phế vị nằm ngay chỗ này. Vì vậy, khi bạn ngân nga, bạn đang gửi tín hiệu đến dây thần kinh phế vị và làm dịu cơ thể của bạn. Ngân nga đang làm gì? Ngân nga kích thích nhiều nitric oxide hơn và cho phép nó thoát ra từ tất cả những mô đó. Vì vậy, bạn ngân nga trong mũi? Vâng, và bạn có thể cảm thấy sự rung động ở đó. Vì vậy, ai đó đã gửi cho tôi thiết bị này khoảng ba tháng trước mà bây giờ họ có một thiết bị cho những người không muốn ngân nga mà sẽ đặt trên mũi của bạn và ngân nga thay cho bạn. Nếu điều đó giúp bạn ngân nga, bạn có thể làm điều đó. Nhưng tôi thấy rằng dễ hơn là chọn một bài hát bạn thích và ngân nga theo. Khi bạn nói về cảm lạnh thông thường và, bạn biết đấy, cúm và nhiễm trùng, bạn có thấy mối liên hệ rõ ràng giữa những người có thói quen thở tốt và cảm lạnh thông thường cũng như thói quen thở xấu không? Chưa bao giờ có một nghiên cứu lớn nào được thực hiện về điều đó, về ngân nga và thở qua mũi trong cảm lạnh thông thường, và nó sẽ không bao giờ có, đúng không? Không ai sẽ tài trợ cho điều đó. Tôi có thể nói một cách gợi ý, chắc chắn rồi. Và nếu bạn nhìn vào hóa sinh học, nếu bạn nhìn vào sinh lý học, nếu bạn nhìn vào tất cả các chức năng của mũi, bạn có thể suy ra, dường như rất rõ ràng với tôi, rằng bạn sẽ ít dễ bị tổn thương hơn với một số virus nhất định, một số vi khuẩn nhất định bằng cách thở vào và ra qua mũi. Bạn đã đề cập đến COVID ở đó. Cuốn sách của bạn được phát hành ngay khi COVID bùng phát, điều này thật không thể tin được. Vâng, vâng. Một số người nghĩ rằng tôi đã lên kế hoạch cho điều đó bằng cách nào đó. Thật thú vị. Tuần đầu tiên cuốn sách được phát hành, có người chỉ trích tôi vì đã lợi dụng đại dịch này. Mà không bận tâm để nhận ra, cuốn sách đã được in và nằm trong kho, sáu tháng trước khi ai đó nghe thấy từ COVID. Bạn biết đấy, và tôi đã làm việc với cuốn sách này trong nhiều năm trời. Vì vậy, vâng, việc phong tỏa ở Hoa Kỳ diễn ra vào tháng Ba. Cuốn sách này được phát hành vào tháng Sáu ngay sau đó, điều này thật kỳ lạ với tôi. Và tất cả các nghiên cứu, xem xét các kiểu thở, xem xét thở qua mũi, cách mà điều đó có thể giúp phục hồi những người bị COVID dài hạn và với những trường hợp COVID cấp tính rất vững chắc. Và tôi vẫn không thấy ai nói về điều này. Những điều quan trọng nhất mà chúng ta không nói đến là gì liên quan đến COVID từ nghiên cứu và cuốn sách của bạn? Tôi nghĩ điều quan trọng nhất, ừm, phụ thuộc vào cuộc nói chuyện của ai. Những người trong cộng đồng thở đã nói về điều này. Những người tập yoga đã nói về điều này. Người Phật giáo đã nói về điều này. Vì vậy, tôi nghĩ trong y học phương Tây, bạn vào và bác sĩ đánh giá sức khỏe của bạn, nghe tim bạn, có thể xem cholesterol của bạn. Họ không nhìn vào cách bạn thở. Và điều này đặc biệt quan trọng đối với trẻ em. Tôi không thể nói với bạn có bao nhiêu hàng trăm, hàng ngàn bây giờ, các bậc phụ huynh đã viết cho tôi. Con cái họ đang dùng tất cả những loại thuốc khác nhau. Không có loại nào trong số đó có tác dụng. Chúng có ADHD. Chúng đang trượt học. Và tôi thấy thật đáng kinh ngạc rằng nhiều bác sĩ nhi khoa và nhiều bác sĩ khác không xem xét vấn đề này vì rất nhiều triệu trẻ em đang phải chịu đựng vì cách thở của chúng thật khủng khiếp. Và nó đã khủng khiếp suốt một thời gian dài đến nỗi cơ thể chúng đang nổi loạn chống lại chúng. Và tại sao trẻ em lại thở theo cách ấy? Bởi vì bạn nghĩ về một đứa trẻ, bạn nghĩ rằng chúng… Tôi nghĩ chúng ta hình thành những thói quen xấu này khi chúng ta là người lớn hoặc sau này trong cuộc sống.
    Nhưng suy nghĩ rằng một đứa trẻ đã phát triển một thói quen xấu nào đó thật khó chấp nhận. Bạn thấy đấy, tất cả mọi con đường đều dẫn trở lại những bộ sọ, đúng không? Và cái ngành nhân chủng học và những nền văn hóa cổ xưa, phải không? Những đứa trẻ này không thể thở tốt vì sự phát triển khuôn mặt của chúng quá lùi lại phía sau, điều này có nghĩa là nó đã phát triển quá xa về phía sau đến mức các đường thở của chúng không đủ mở ra. Vì vậy, bất cứ khi nào chúng đặt đầu lên gối, đó là điều nó phát ra âm thanh như thế nào. Đây là một vấn đề với sự phát triển khuôn mặt mà chúng ta không có hàng trăm năm trước. Và bạn có thể thấy điều này. Tôi đã dành nhiều năm để nghiên cứu các bộ xương cổ xưa và họ không gặp những vấn đề này. Vì vậy, ngay từ đầu, chúng ta đã gặp rắc rối, phải không? Chức năng khuôn mặt của chúng ta bị rối loạn và điều đó làm cho việc thở trở nên khó khăn hơn. Thêm vào đó là ô nhiễm, thói quen ngồi không tốt, thói quen thở không tốt, và bạn có một công thức cho thảm họa, điều đã xảy ra với rất nhiều trẻ em ngày nay. Vì vậy, tôi phải hỏi vấn đề khuôn mặt này bắt đầu từ đâu và nó đang được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác như thế nào. Bởi vì trong tâm trí tôi, tiến hóa hay thoái hóa hoặc bất kỳ từ gì sẽ được dùng trong trường hợp này, đã dừng lại. Tôi nghĩ rằng chúng ta đã ngừng thay đổi và tiến hóa vì chúng ta không còn bị chọn lọc ra khỏi quần thể gen. Không có cách nào để ngừng tiến hóa. Tiến hóa có nghĩa là thay đổi theo thời gian. Nó không có nghĩa là tiến bộ. Vì vậy, khi mọi người sử dụng từ tiến hóa để có nghĩa là chúng ta đang tiến hóa tốt hơn và có những khả năng tốt hơn, thì đó không phải là ý nghĩa thực sự của từ đó là thay đổi theo thời gian. Và chúng ta có thể thay đổi theo chiều hướng tốt hơn hoặc xấu đi. Và trong vài trăm năm qua, chúng ta đã thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Đây không phải là ý kiến của tôi. Đây là một thực tế khoa học. Vì vậy, điều này quay trở lại câu hỏi đó. Tại sao? Tại sao một loài vật lại thay đổi theo chiều hướng xấu? Và nó quay trở lại với câu trả lời của tôi, môi trường. Chúng ta có thể truy vết điểm chính xác mà cấu trúc khuôn mặt của chúng ta bắt đầu phát triển theo cách biến dạng này để làm cho chúng ta ít nhạy cảm hơn với việc thở khỏe mạnh, cũng như thay đổi theo cách khiến chúng ta trở thành những người thở kém. Điểm đó chính xác là khi thực phẩm công nghiệp ra đời trong các nền văn hóa khác nhau. Điều đó đã xảy ra vào những thời điểm khác nhau. Đầu tiên diễn ra ở Anh và Pháp, sau đó lan rộng sang Đức, tiếp đó là, bạn biết đấy, Scandinavia, rồi sau đó lan rộng ra toàn thế giới. Bạn có thể thấy chỉ trong một thế hệ ăn thực phẩm công nghiệp, những thứ đã được đóng hộp, những thứ được đóng chai, những thứ được nướng, những thứ có đường trong đó. Chỉ trong một thế hệ, 50% dân số sẽ có răng khấp khểnh mà trước đây chưa có. Răng khấp khểnh là dấu hiệu của việc có một cái miệng quá nhỏ cho khuôn mặt của bạn. Miệng của bạn phát triển quá nhỏ, răng không có chỗ để phát triển. Vì vậy, chúng mọc lên một cách khấp khểnh. Vấn đề gì khác nữa với việc có một cái miệng quá nhỏ cho khuôn mặt của bạn? Bạn có một đường thở quá nhỏ. Bạn không thể thở đúng cách. Vì vậy, chúng ta có thể thấy điểm chính xác đó. Và các nhà nghiên cứu đã làm điều này trong hàng thập kỷ, và tôi đã thấy những bộ sọ này trước và sau khi công nghiệp hóa. Và cùng một câu chuyện diễn ra bất kể bạn ở đâu trên hành tinh. Vì vậy, đó là điều đã hủy hoại khuôn mặt của chúng ta. Và đó là lý do tại sao chúng ta trông khác biệt đến vậy so với 300 năm trước, 2.000 năm trước, 20.000 năm trước. Tại sao miệng của chúng ta lại nhỏ hơn vào thời điểm đó? Bởi vì thực phẩm công nghiệp yêu cầu rất ít sự nhai. Bạn không cần phải nhai nhiều khi bạn ăn thực phẩm mềm. Vì vậy, nếu bạn nghĩ về điều đó, tổ tiên của chúng ta đã nhai khoảng ba, bốn giờ mỗi ngày để nhai thịt sống, xương, rễ. Hãy nghĩ về thức ăn mà bạn đã ăn hôm nay. Có thể không phải bạn, vì bạn có thể đang ăn thực phẩm lành mạnh. Nhưng thức ăn mà hầu hết mọi người đang ăn, mọi thứ đều mềm. Chỉ cần vài miếng là hết. Không có sự nhai nghiêm túc nào. Và nếu bạn không có được điều đó ngay từ đầu trong cuộc sống, xương của bạn sẽ không phát triển đúng cách. Và cơ bắp của bạn sẽ không phát triển đúng cách. Và bạn phát triển một loại khuôn mặt khác khiến bạn dễ bị thói quen thở kém. Liệu điều đó có có nghĩa rằng một cách để tránh những rối loạn liên quan đến thở sau này trong cuộc sống là cho trẻ em ăn những thức ăn khó nhằn hơn khi chúng còn nhỏ? Tất nhiên rồi. Và nếu bạn nhìn vào lý do tại sao tổ tiên của chúng ta đều có những khuôn mặt có cấu trúc mạnh mẽ, với những đường thở lớn, đó là vì họ đã được nuôi bằng sữa mẹ ít nhất là hai năm. Và sau đó, họ không được cai sữa bằng nước táo hoặc thức ăn cho trẻ em. Họ ăn thực phẩm dành cho người trưởng thành, phải không? Không có thứ gì như Gerber tồn tại vào vài trăm năm trước. Họ đã chuyển từ việc được nuôi bằng sữa mẹ sang ăn thực phẩm dành cho người lớn, điều đó yêu cầu rất nhiều sự nhai. Đó là nhân tố chính đứng sau sự phát triển và suy thoái của khuôn mặt chúng ta trong 300 năm qua. Vấn đề ở đây về việc được nuôi bằng sữa mẹ trong hai năm, tại sao chuyện đó lại quan trọng? Đây là chỗ mà tôi gặp rất nhiều rắc rối. Vì vậy, tôi muốn rất rõ ràng ở đây. Tôi là một nhà báo và tôi ra ngoài và nói chuyện với các chuyên gia trong lĩnh vực này. Đây không phải là ý kiến của tôi. Điều tôi đang nói với bạn, những gì tôi đã được nói bởi hàng chục chuyên gia, và tôi không hề xấu hổ về cách mọi người cho con cái họ ăn uống. Đó không phải việc của tôi. Những gì tôi đã học được từ một vài chuyên gia là căng thẳng và việc nhai cần thiết cho việc nuôi con bằng sữa mẹ sẽ giúp kéo khuôn mặt ra và phát triển một đường thở lớn hơn. Một lần nữa, tôi muốn rất rõ ràng. Tôi không hề xấu hổ về những bà mẹ hiện đại. Bạn đang chịu áp lực rất lớn. Đưa bình sữa, hoàn toàn ổn thôi. Bạn muốn làm điều đó. Tôi nghĩ điều đó rất tốt, nhưng căng thẳng đó, nếu bạn nghĩ về nó, như trong hai năm, nếu bạn liên tục kéo khuôn mặt đó ra, thì khuôn mặt sẽ phát triển khác đi. Điều đó khiến tôi có lý.
    Nhưng ngay cả khi một đứa trẻ được cho bú bình, điều đó cũng tuyệt vời nếu bạn muốn cho trẻ bú bình, miễn là chúng ăn những thực phẩm lành mạnh mà thực sự chúng nhai sau đó, tôi tin rằng ý kiến cá nhân của tôi là bạn có thể phát triển tất cả cấu trúc khuôn mặt đúng cách đó. Và bạn cũng có thể sử dụng một số thiết bị niềng răng khác nhau để giúp thúc đẩy điều đó, và bạn sẽ hoàn toàn ổn.
    Sự khác biệt giữa bình và núm vú là gì? Về mặt điều đó ảnh hưởng đến… Ừ, khi tôi đề cập rằng cả hai chúng ta sẽ gặp rắc rối ở đây, đây là điều tôi đang nói đến. Tôi sẽ không minh họa trực quan. Bạn có thể tìm kiếm nó trên YouTube, bất kỳ ai. Nhưng việc cho bú bình dễ dàng hơn nhiều. Nó cần ít áp lực hơn để cho bú từ một bình. Khi bạn cho trẻ bú, trẻ phải bám vào núm vú, và núm vú thực sự đi sâu vào miệng của chúng, gần như xuống họng, và điều đó cần nhiều áp lực nhai hơn. Chúng tôi biết điều này, đó là lý do tại sao nhiều đứa trẻ, khi được cho lựa chọn giữa hai thứ, chúng muốn bú bình vì bú bình dễ hơn. Chúng muốn có nhiều thức ăn hơn một cách nhanh chóng.
    Và một lần nữa, tôi muốn làm rõ rằng chỉ vì bạn được bú bình hoặc bất cứ điều gì từ sớm, không có nghĩa là bạn sẽ bị số phận xấu. Một số điều này nghe có vẻ chán nản, nhưng tôi xem đó là một nguồn cảm hứng và sức mạnh để biết khoa học đằng sau điều này để bạn có thể khắc phục vấn đề cốt lõi. Và tôi tin rằng những đứa trẻ được bú bình vẫn có thể trở thành những người thở hoàn hảo, tuyệt vời nếu áp dụng một số thói quen khác bên cạnh đó.
    Bạn đã đề cập đến tính hiếu động như là điều liên quan đến việc thở. Vì vậy, nếu bạn là một bậc phụ huynh và bạn có những đứa trẻ đang gặp vấn đề sức khỏe, ngay cả khi chúng không gặp vấn đề sức khỏe, hãy xem cách chúng thở vào ban đêm. Điều này rất quan trọng. Xem cách chúng thở vào ban ngày. Nếu chúng thở phần lớn qua miệng, bạn phải sửa chữa điều đó. Điều đầu tiên, chúng sẽ dễ bị hen suyễn, dị ứng và các vấn đề khác sau này trong cuộc sống hơn rất nhiều, đặc biệt là vào ban đêm nếu chúng thở qua miệng mở. Và nếu bạn có thể nghe thấy chúng thở khi đang ngủ, đây là một dấu hiệu đỏ lớn mà bạn nên xem xét ngay lập tức vì sẽ có rất nhiều vấn đề ngày sau do kiểu thở đó gây ra. Điều này bao gồm tăng nguy cơ tiểu đường, tăng nguy cơ các vấn đề tự miễn, tăng nguy cơ hen suyễn, ADHD và nhiều hơn nữa.
    Vì vậy, một số nhà nghiên cứu, đây không phải là lời tôi, đây là những gì họ nói với tôi. Họ nói, không có cái gọi là ADHD. Điều đó chính là thở rối loạn trong giấc ngủ, chấm hết. Thật sao? Họ nói rằng nó liên quan 100% đến cách bạn thở vào ban đêm, đặc biệt là. Vì vậy, một lần nữa, đó không phải là quan điểm của tôi. Đây là những gì họ đã nói. Tôi nghĩ rằng điều đó có phần phóng đại, nhưng tôi không nghĩ rằng nó quá xa để nói rằng phần lớn những vấn đề đó, nếu con bạn bị ngưng thở khi ngủ hoặc đang ngáy, đều do điều đó gây ra. Chúng không ngủ ngon. Nếu bạn không ngủ ngon, cả ngày bạn sẽ làm gì? Cơ thể bạn cố gắng tỉnh táo. Vì vậy, chúng được cho uống thuốc để tỉnh táo. Chúng được cho uống thuốc ngủ để đi vào giấc ngủ. Những thuốc ngủ này sẽ làm cho việc thở của chúng tồi tệ hơn vì chúng làm lỏng tất cả các cơ ở đây và gây ra nhiều kháng cự hơn khi chúng thở. Vì vậy, ngay cả khi bạn nghe thấy một chút kháng cự, đó cũng là lý do để báo động.
    Tôi biết điều này có vẻ bị thổi phồng như một cảnh báo điên rồ, nhưng bạn có thể, có 500 tài liệu khoa học có sẵn miễn phí trên trang web của tôi. Hãy xem công trình của Christian Guimino, người đã ở Stanford 40 năm. Ông đã lên tiếng cảnh báo vào những năm 70 và không ai nghe ông. Và mọi người vẫn không nghe điều này và nó là một vấn đề nghiêm trọng.
    Vì vậy, điều gì đúng cho trẻ em cũng đúng cho người lớn, nhưng tôi sẽ chỉ dừng lại ở đây. Ý tôi là, xin đừng dừng lại, Heather. Tôi thích khi bạn nói. Điểm về ADHD thật thú vị với tôi vì đây đã là một chủ đề lớn trong xã hội do sự gia tăng rõ rệt của rối loạn đó, nhưng sự gia tăng cụ thể trong việc chẩn đoán rối loạn đó. Những nhà nghiên cứu và khoa học này tin rằng ADHD chỉ là hậu quả của thói quen thở sớm, họ có bằng chứng gì cho điều đó? Hoặc họ đã thực hiện những nghiên cứu nào để cho thấy mối tương quan giữa cách chúng ta thở khi còn nhỏ và khả năng mắc ADHD của chúng ta? Khi họ sửa chữa cách thở, ADHD biến mất.
    Thật sao? Đối với phần lớn các trường hợp, không phải ai cũng vậy. Đối với phần lớn các trường hợp, nó biến mất. Bạn có thể xem các nghiên cứu, bạn biết đấy, tôi rất vui lòng cung cấp cho bạn. Và với tôi, điều đó có lý. Nếu bạn gặp khó khăn trong việc ngủ, bạn sẽ không bao giờ hoàn toàn tỉnh táo vào ban ngày, đúng không? Đây là một trong những lý do tại sao rất nhiều đứa trẻ bị cắt bỏ amidan, cắt bỏ tonsil và nhiều hơn nữa. Nhưng trừ khi bạn sửa chữa thói quen thở, bạn có thể thực hiện những ca phẫu thuật đó và chúng có thể rất hữu ích. Trừ khi bạn sửa chữa thói quen thở, tất cả các vấn đề đó đều có xu hướng trở lại, đôi khi còn nhiều hơn thế. Vì vậy, bạn không đang khắc phục vấn đề cốt lõi. Vấn đề cốt lõi là thở và luyện tập lại cách thở, thói quen thở.
    Trước cuộc trò chuyện này, bạn biết đấy, chúng tôi đã thực hiện một số nghiên cứu và đã tìm thấy nghiên cứu phân tích hơn 11.000 trẻ em trong vòng sáu năm bắt đầu từ sáu tháng tuổi. Và nó cho thấy rằng trẻ em mắc rối loạn thở khi ngủ có tỷ lệ mắc các vấn đề hành vi và cảm xúc cao hơn như tính hiếu động, sự hung hăng, trầm cảm và lo âu. Chúng có khả năng 50 đến 90% phát triển các triệu chứng giống ADHD hơn so với những người thở bình thường. Điều đó làm tôi ngạc nhiên. Đó chính là nó. Tôi vui vì bạn đã đề cập đến điều đó, và tôi không. Ừ, và có hàng chục nghiên cứu cho thấy điều tương tự lặp đi lặp lại. Câu hỏi lúc này, tôi đoán, là nếu tôi bị ADHD, tôi 30 tuổi. Đúng vậy, tôi nghĩ điều đó phụ thuộc vào bạn là ai. Tôi không nghĩ rằng có một phương pháp chung hay một bảo đảm chung cho bất kỳ điều gì trong số này.
    Tôi nghĩ nó phụ thuộc vào nguyên nhân gốc rễ của ADHD. Chúng tôi biết rằng ở trẻ em, nó được coi là một vấn đề thần kinh, đúng không? Nếu điều đó là đúng, thì thuốc đã phải có tác dụng, nhưng không phải vậy, đúng không? Và tôi tin rằng đó là một vấn đề sinh lý. Đó là một vấn đề liên quan đến hơi thở, và nghiên cứu đó chỉ là một trong nhiều nghiên cứu đã chỉ ra điều đó. Nếu bạn đang nói về một người lớn có ADHD, những gì tôi biết về việc hình thành thói quen thở lành mạnh, bạn sẽ chỉ hưởng lợi. Bạn sẽ chỉ hưởng lợi từ điều đó, lợi ích có thể lớn như thế này hoặc có thể hoàn toàn chuyển đổi cuộc sống của bạn, đúng không? Bạn chỉ có thể biết khi bạn thực hiện nó. Vì vậy, tôi không cảm thấy thoải mái khi đảm bảo với bất kỳ ai điều gì.
    Có thể có một số nhà trị liệu hô hấp hoặc huấn luyện viên thở sẽ nói, “Chắc chắn, tôi có thể chữa trị ADHD của bạn bằng các phương pháp thở này.” Điều đó cũng ổn, nhưng tôi không nghĩ đó là đơn thuốc dành cho tất cả mọi người. Tôi biết điều đó sẽ giúp đỡ. Nói sâu hơn về dòng tư duy này, chúng ta đang nói về tập thể dục và thở bằng mũi ngay từ đầu của dòng suy nghĩ này. Và tôi đã ngồi đây cùng một vài người. Tôi nghĩ đó là Peter Atea đã nói với tôi về VO2 max. Một chủ đề mà tôi vẫn chưa hoàn toàn hiểu, nhưng từ những gì tôi hiểu, nó là lượng oxy mà chúng ta có thể lấy từ mỗi hơi thở. Vì vậy, đó là một phép đo chung về lượng oxy, mức độ hiệu quả của bạn trong việc lấy oxy, điều này liên quan đến việc thở, nhưng cũng liên quan đến hệ hô hấp và cách bạn có thể trích xuất oxy từ phổi vào dòng máu của bạn. Và đây là một công cụ tốt để đánh giá hiệu suất thể thao chung. Nó không phải là tất cả, và đã có một số phản đối việc sử dụng nó như một phép đo. Nhưng đó là một thước đo chung, một công cụ tốt cho việc đó.
    Có mối tương quan nào giữa các kết quả sức khỏe của chúng ta, tuổi thọ, và khả năng phổi của chúng ta, VO2 max và tất cả những thứ đó không? Liệu có mối tương quan hay không? Vậy tôi đã có câu hỏi tương tự cách đây nhiều năm, và tôi bắt đầu tìm hiểu về nó, và thực tế đã có nhiều nghiên cứu tìm ra rằng càng khỏe mạnh và phổi của bạn càng lớn, bạn sẽ sống lâu hơn. Đó là chỉ số lớn nhất cho tuổi thọ, chính là kích thước và sức khỏe của phổi. Chỉ số lớn nhất? Chỉ số lớn nhất. Theo những nghiên cứu này, nghiên cứu Framingham đã theo dõi 5.200 người trong suốt 70 năm, và họ phát hiện những người sống lâu nhất có chức năng phổi lớn nhất và khỏe mạnh nhất. Họ thậm chí đã thực hiện các nghiên cứu trong đó họ nhìn vào những người đã nhận được phẫu thuật ghép phổi, tức là phổi được cấy ghép phẫu thuật. Những người được cho phổi lớn sống lâu hơn nhiều so với những người được cho phổi có kích thước bình thường hoặc nhỏ hơn. Vì vậy, không quan trọng bạn có được những phổi lớn đó bằng cách nào, thì điều đó vẫn tốt hơn. Và may mắn thay, chúng ta không cần phải cấy ghép để làm điều này. Chúng ta có thể thực hành thở lành mạnh. Chúng ta có thể thực hành giãn cơ. Chúng ta có thể tập thể dục, và điều này một cách tự nhiên có thể giữ cho kích thước phổi của chúng ta tăng lên. Thật buồn khi bạn bắt đầu nhìn vào những biểu đồ về những gì đã xảy ra. Sau khi bạn 30 tuổi, bạn gần đến giới hạn, vì vậy hãy chuẩn bị. Thật sự là một điều đáng tiếc. Nhưng chức năng phổi của bạn bắt đầu giảm rất nhanh. Đặc biệt là đối với phụ nữ khoảng 50 và 60 tuổi, chức năng phổi và kích thước phổi của bạn bắt đầu thu nhỏ, thu nhỏ lại, có nghĩa là vào thời điểm bạn cần nhiều oxy hơn một cách dễ dàng. Thật khó khăn hơn để có được điều đó. Và đó là lúc sức khỏe của mọi người thực sự bắt đầu suy giảm. Họ bắt đầu gặp vấn đề. Tin tốt là bạn có thể ngăn chặn sự suy giảm này, sự thu nhỏ của phổi bằng cách thực hiện tất cả những gì chúng tôi đang nói, bằng cách thực
    hiện các bài tập thở, bằng cách tập thể dục. Yoga là gì ngoài việc kéo giãn và thở vào phổi này và thở vào phổi kia, vì vậy những người tập yoga đã biết điều này hàng ngàn năm trước? Và gần như cảm giác như sự xoáy xuống này tự củng cố và tự thành công vì nếu khả năng phổi của tôi suy giảm, khả năng vận động và tập thể dục của tôi cũng sẽ suy giảm, có nghĩa là khả năng phổi của tôi sẽ suy giảm, và tôi sẽ vận động ít hơn. Đó là một vòng xoáy xuống, đúng không? Chắc chắn rồi. Và tôi tin rằng sau khi nghiên cứu những điều này trong rất lâu, đó là điều mà bạn muốn chú ý hơn bất cứ điều gì khác, đặc biệt là khi bạn lớn tuổi hơn, chức năng phổi của bạn, lượng không khí bạn có thể nhét vào phổi của mình, bạn có thể giữ hơi thở lâu bao lâu. Tất cả những điều này đều biểu thị cho chức năng hô hấp chung của bạn và sức khỏe chung của bạn. Vì vậy, gợi ý nhỏ rằng việc giữ hơi thở mỗi sáng để xem bạn đang ở đâu về thể chất và tinh thần, tôi nghĩ là tốt. Họ đã sử dụng nó hàng ngàn năm và bây giờ nó đang quay trở lại. Đây là điều mà rất nhiều chuyên gia về tuổi thọ này không xem xét. Họ đang xem xét dinh dưỡng và tập thể dục. Họ không xem xét khả năng phổi. Chúng ta nhận được nhiều năng lượng hơn từ hơi thở so với thức ăn và thức uống, đúng không? Chúng ta hít vào và thở ra 30 pound không khí mỗi ngày. Vì vậy, tôi thấy điều đó thật thú vị. Họ chú ý đến tất cả các vi chất dinh dưỡng, tất cả những thứ đó rất quan trọng, đúng không? Tôi tin rằng hầu hết trong số đó. Nhưng từ những gì tôi biết, nhiều người trong số họ không chú ý nhiều đến việc thở của họ. Tôi muốn đảm bảo rằng tôi có điều gì đó mà tôi có thể áp dụng vào cuộc sống của mình để mở rộng khả năng phổi của mình vì tôi rất tin vào tầm quan trọng của nó. Vì vậy, tập thể dục mở rộng khả năng phổi của tôi. Đúng vậy, 15, 20 phần trăm. Chỉ bằng cách tập thể dục, nhờ vào việc tập thể dục, nếu bạn là người tập thể dục tốt, khả năng phổi của bạn sẽ được duy trì. Tập thể dục tim mạch. Đúng, tập thể dục tim mạch. Có những cách để tiếp cận điều đó thêm một chút. Nếu bạn thở không đúng chức năng khi tập luyện, bạn sẽ không làm quá nhiều điều tốt cho mình. Vì vậy, bạn phải nhớ những điều cơ bản đơn giản. Bạn phải học cách thực hiện một hơi thở đúng, sau đó áp dụng điều đó vào các bài tập của bạn. Bạn sẽ thấy sự khác biệt rất tuyệt vời khi bạn làm điều này. Đây là điều mà yoga rất tốt.
    Thật khó để tập yoga mà không thở đúng cách, phải không? Bạn có thể làm được, nhưng với tất cả những tư thế khác nhau đó, chúng có mục đích mở rộng lồng ngực của bạn để vùng này phát triển. Vì vậy, yoga, bài tập tim mạch với việc thở đúng cách qua mũi, các thực hành thở vào đầu ngày. Tôi nghĩ về sinh học cơ thể. Điều đầu tiên là phải nhận thức được những điều này. Bạn có thể đặt tay của mình. Chúng ta có thể làm điều này trong khi ngồi ở đây. Bạn có thể để tay ở phía trên xương ngồi của mình. Và khi bạn hít vào, hãy hít rất, rất sâu. Bạn muốn tay mình di chuyển ra bên ngoài. Tôi không quan tâm đến việc bụng bạn đang làm gì, chỉ cần di chuyển ra bên ngoài. Khi bạn hít vào – Khi bạn nói sâu, bạn có ý là ở bụng của tôi đúng không? Bạn muốn tay mình di chuyển ra ngoài, được không? Tôi không quan tâm đến những gì đang xảy ra với phổi hay bụng của bạn. Tôi có thể nín thở và di chuyển bụng vào trong và ra ngoài. Vì vậy, khi mọi người nói về hơi thở bụng, đó không phải là điều chúng ta đang làm. Khi tay của bạn di chuyển ra bên ngoài, điều đó có nghĩa là cơ hoành của bạn đang hạ xuống. Đó là cách mà chúng ta có thể thấy nếu bạn đang hít thở sâu đúng cách. Vì vậy, khi bạn hít vào, bạn muốn tay mình di chuyển ra ngoài. Và nếu bạn lấy một cuộn băng thước đo, bạn thực sự có thể đo tiến bộ của mình theo cách này. Điều tiếp theo bạn muốn làm là lấy tay của mình, được không? Lấy bốn ngón tay. Đặt chúng lên xương đòn và ấn xuống. Điều này có vẻ rất kỳ quặc. Đặt ngón giữa của bạn ngay đó. Vì vậy, chỉ có ngón giữa của bạn chạm vào, được không? Và chúng ta sẽ thở sâu. Sau đó, chúng ta sẽ di chuyển hơi thở đó lên tới ngực. Được chứ? Đừng di chuyển vai của bạn. Bạn muốn thấy những ngón tay đó tự nhiên tách ra. Được chưa? Vì vậy, đây không phải là một điều co thắt. Vai của bạn giữ nguyên vị trí. Nó giống như thế này. Chỉ như thế này. Ngón tay trên xương đòn. Chúng ta sẽ hít một hơi sâu vào vùng bụng dưới. Di chuyển nó lên. Và bạn muốn ngực mình mở rộng ra ngoài. Điều cuối cùng chúng ta muốn làm, hãy lấy tay của bạn và đặt chúng, đặc biệt là bạn, bạn cần làm điều này. Hãy lấy tay của bạn, đặt chúng quanh cổ của bạn. Vâng. Tôi muốn bạn làm hơi thở đó. Bạn nên cảm thấy không có căng thẳng nào ở cổ của mình. Không có gì trong này diễn ra. Được chứ? Nó nên cảm thấy mềm mại và dẻo dai. Vậy chúng ta hãy thực hiện hơi thở từ bụng đến ngực. Nếu có bất kỳ căng thẳng nào, hãy làm lại cho đến khi không còn căng thẳng. Được rồi. Bây giờ hãy thử lại, giữ vai của bạn xuống. Được chứ? Đừng nâng vai lên. Không có gì ở đây diễn ra. Bạn rất mềm mại, rất thư giãn. Đưa tay lên trên xương hông. Khi bạn hít vào thật sâu, tay đó nên chuyển ra bên ngoài như thế này, như đôi cánh. Vâng. Được rồi. Và bạn sẽ hít vào sâu, và tay đó sẽ chuyển ra bên ngoài. Bạn sẽ bắt đầu cảm thấy những cơ quan đó bị nén lại. Điều đó tốt. Bạn muốn như vậy. Sau đó bạn có thể di chuyển nó lên thêm một lần nữa. Vì vậy, chúng ta sẽ bắt đầu thấp, và chúng ta sẽ di chuyển hơi thở đó lên tới ngực. Giữ vai xuống. Thử lại. Giữ vai xuống. Có đó. Những ngón tay đó nên tách ra. Vì vậy, đây là điều mà bạn có thể kiểm tra. Nếu những tay đó đang di chuyển ra bên ngoài, nếu những tay đó đang tách ra trên ngực của bạn, bạn đang hít thở đúng cách theo sinh học cơ thể. Và đó là điều bạn cần tập trung vào. Và bạn sẽ nhận thấy một khi bạn bắt đầu học cách tiếp cận những vùng khác nhau này, bạn sẽ bắt đầu áp dụng điều này khi tập thể dục, và hiệu suất của bạn sẽ có xu hướng tăng lên. Bạn sẽ bớt mệt mỏi vào cuối ngày. Bạn sẽ cảm thấy tốt hơn mọi mặt. Vì vậy, chúng ta nên hy vọng rằng ngực sẽ di chuyển ra ngoài khi chúng ta hít vào. Bạn muốn thấy ngực mình di chuyển ra ngoài vì phần lớn phổi của bạn, sự mở rộng xảy ra ở phía sau, nhưng một phần của điều đó sẽ diễn ra. Đây không phải là một tư thế mà bạn muốn thực hiện như thế này, phải không? Bạn nên rất thoải mái, rất dẻo dai. Và khi bạn hít vào, bạn muốn không khí đó lấp đầy tất cả ở phía trên đó, nhưng bạn muốn bắt đầu từ dưới trước. Điều đó có nghĩa là cơ hoành đang hạ xuống. Phần lớn không khí được hấp thụ từ phổi và sự trao đổi khí diễn ra ở đáy phổi. Vì vậy, bạn muốn có thể tiếp cận đáy của những phổi đó. Có một cách nào nhất định mà tôi… Vì khi bạn nói bạn muốn bắt đầu bằng cách thở từ phần dưới, làm sao tôi biết… Vậy, triệu chứng của việc tôi thở từ đáy là nó có xuất hiện ở bụng của tôi không… Họ gọi cái này là gì? Bụng của tôi di chuyển ra ngoài ở cả hai bên. Đúng rồi. Bởi vì mọi người gọi đó là hơi thở bụng. Vì vậy, mọi người làm điều này với bụng của họ, nhưng bạn có thể di chuyển bụng một cách độc lập với việc thở của bạn. Vâng. Đây là một cách mà bạn không thể gian lận. Vì vậy, thước đo bằng băng là tốt. Và nếu bạn có được một inch, một inch rưỡi, đó là khá tốt. Nhưng bạn có thể nâng cao điều đó. Và nếu bạn thấy những người thở rất tốt, những người đã thực hành nhiều yoga và đã làm đúng cách, họ có thể có sự mở rộng lớn này. Và đây là điều liên quan đến những người lặn biển. Những người lặn biển là những chuyên gia tiếp cận từng inch vuông của sức chứa phổi của họ để lấp đầy nó bằng không khí. Đó là điều họ làm, điều đó giải thích tại sao nếu bạn bao giờ thấy những người lặn biển tham gia vào một trong những cuộc thi này, họ là những người thấp, người cao, người béo, bất kỳ ai, họ đều có những lồng ngực khổng lồ này vì họ đã phát triển được sức chứa phổi tuyệt vời này. Một trong những điều mà tôi nghĩ gây ra hơi thở nông là tình trạng liên tục của trạng thái chiến đấu hoặc bỏ chạy, căng thẳng, lo âu, màn hình, mạng xã hội. Và thật buồn cười vì mỗi khi mọi người đã từng nghe podcast này và bắt đầu nghe bạn nói về hơi thở, và họ nhận ra rằng họ có thể vào lúc đó đang thực hiện những hơi thở rất nông, bạn nói về những người lặn biển này, những người có khả năng sử dụng 80, sử dụng 80, 90% cơ hoành hoặc nhiều hơn, trong khi bạn nói chúng ta chỉ sử dụng khoảng 10%, và thường là ít hơn, đối với người bình thường. Mối liên hệ giữa căng thẳng và việc thở là gì? Và bây giờ tôi đang nói về những căng thẳng hàng ngày của cuộc sống.
    Chúng ta đã nói về bộ xương, chúng ta đã nói về nhân chủng học, chúng ta đã nói về cơ sinh học và tư thế, nhưng một điều khác liên quan đến điều này, bạn hoàn toàn đúng, đó là tâm lý học, là não bộ của bạn. Vậy cách bạn thở ảnh hưởng đến cách não bộ của bạn hoạt động, ảnh hưởng đến sự lo âu của bạn, nhưng sự lo âu của bạn cũng ảnh hưởng đến cách bạn thở. Thế nên, một lần nữa, đây là một vòng tròn khác.
    Điều thường xảy ra là khi chúng ta ở nơi làm việc, chúng ta quá nhạy cảm với các mối đe dọa và sự sợ hãi đến mức chúng ta phản ứng thái quá khi có điều gì xảy ra. Ngay cả khi nó không đe dọa đến tính mạng của chúng ta, nếu chúng ta nhận được một email khó chịu từ một người bạn hoặc một email từ sếp thất vọng về dự án cuối cùng bạn đã làm, và chúng ta cảm thấy căng thẳng, đúng vậy? Vậy phản ứng sinh lý với sự căng thẳng là chúng ta co lại, chúng ta nín thở, và rồi chúng ta thở như thế này. Và chúng ta lại nín thở một lần nữa và thở như thế này.
    Bạn hãy nghĩ về hàng nghìn năm trước khi chúng ta sống trong môi trường hoang dã. Chúng ta sẽ làm gì nếu có mối đe dọa đến gần? Bạn sẽ nín thở để giữ im lặng, và rồi bạn sẽ thở nhiều hơn để chuẩn bị cho hệ hô hấp của mình để either đánh đuổi nó hoặc chạy trốn. Vậy chúng ta đang có phản ứng tương tự trong cuộc sống hàng ngày của mình hiện nay vì chúng ta quá nhạy cảm với nó.
    Các nhà nghiên cứu có những tên gọi khác nhau cho hiện tượng này. Họ gọi nó là ngưng thở do email hoặc sự nhận thức liên tục. Ý tôi là, có một tên gọi học thuật cho hội chứng chú ý một phần. Tôi thích gọi là ngưng thở do email, dễ nhớ hơn. Bất kể bạn gọi nó là gì, ý tưởng là khi bạn ở trong văn phòng, bạn đang thở một cách bất thường do vòng stress liên tục này. Họ đã phát hiện ra rằng có một số nghiên cứu của NIH về điều này. Họ thấy rằng thở như thế này có thể gây tổn hại lâu dài cho sức khỏe của bạn, như huyết áp cao, tất cả những điều mà chúng tôi đã bàn về, rối loạn chuyển hóa và nhiều vấn đề khác nữa, điều đó hợp lý vì bạn chỉ đang liên tục ở trong vòng lặp của sự sợ hãi và mối đe dọa và căng thẳng.
    Vì vậy, cách nhanh nhất, hiệu quả nhất, hơn cả thuốc để kiểm soát căng thẳng này là kiểm soát hơi thở của bạn. Và điều này đã được ghi nhận nhiều lần. Khi bạn nhận thấy mình đang thở như vậy, bạn hãy dừng lại. Những gì tôi thích làm là hít vào hai lần sau đó thở ra. Nó như thế này. Điều đó sẽ thiết lập lại hệ hô hấp của bạn. Nó sẽ thiết lập lại mô hình thở của bạn. Và sau đó bạn có thể thực hiện vài vòng như thế và quay lại với kiểu thở rất đơn giản, hít vào năm giây, thở ra năm giây.
    Vậy hãy tưởng tượng bạn đang đứng trong hàng ở sân bay. Ai đó đã cắt ngang bạn. Bạn đã đặt hàng một thứ gì đó ở Starbucks. Họ đã đưa cho bạn sai… Tất cả những điều chỉ khiến chúng ta phát điên những ngày này. Tại thời điểm đó, tôi muốn bạn hít vào, tạm dừng, hít vào lần nữa. Thở ra. Thư giãn một chút khi bạn thực hiện những hơi thở này. Được rồi, hít vào, hít vào lần nữa, và thở ra. Làm điều đó một lần nữa. Hít vào, một chút nhẹ nhàng hơn. Hít vào lần nữa, và thở ra.
    Bạn đã thực hiện điều này theo cách rất phóng đại, điều đó cũng không vấn đề gì, nhưng bạn có thể làm điều này một cách tinh tế đến nỗi không ai có thể thấy bạn đang làm điều đó. Bạn có thể làm điều này rất tinh tế. Có thể bạn cảm thấy khác một chút bây giờ so với trước. Vâng, khác rất nhiều. Bạn có thể trở lại với kiểu thở chậm, nhịp nhàng từ đó hoặc bất cứ điều gì khiến bạn cảm thấy thoải mái. Tôi thích hít vào năm giây, thở ra năm giây. Ngoài ra, điều gì đó có lợi cho mọi người, nếu điều đó thoải mái với họ, là hít vào bốn giây, thở ra sáu giây. Điều đó sẽ thực sự làm bạn thư giãn. Chúng ta có thể thử ngay bây giờ. Hít vào. Được rồi, trước hết, từ từ. Tôi không nên thấy bạn. Được rồi, chúng ta sẽ hít vào rất rất nhẹ nhàng. Chúng ta sẽ thư giãn ở đây. Điều gì quan trọng khi bạn thấy điều đó? Bởi vì bạn đang cố gắng quá nhiều. Được rồi, và điều này không… Có một thời điểm và địa điểm cho điều đó. Đây không phải là thời điểm đó. Ở đây. Đúng vậy.
    Vì vậy hãy hít vào, hai, ba, bốn, thở ra, hai, ba, bốn, năm, sáu. Hít vào, hai, ba, bốn, thở ra, hai, ba, bốn, năm, sáu. Nó không nhất thiết phải theo đúng mô hình đó, nhưng điều này sẽ kích hoạt tất cả các phản ứng parasympathetic trong cơ thể của bạn. Bạn có thể thấy điều này nếu bạn nhìn vào độ biến đổi nhịp tim của bạn. Thật tuyệt vời khi thấy sự khác biệt xảy ra chỉ sau vài hơi thở, nhìn vào HRV, nhìn vào nhịp tim của bạn, nhìn vào mức độ căng thẳng của bạn. Nó đang làm gì? Bạn đã đề cập đến parasympathetic và thiết lập lại hệ hô hấp, nhưng parasympathetic và hệ hô hấp là gì cho người không chuyên? Điều đó là gì?
    Vậy cách bạn thở sẽ kích hoạt chức năng hệ thần kinh của bạn. Chức năng hệ thần kinh của bạn sẽ kích hoạt mọi thứ trong cơ thể bạn. Chúng ta có thể kiểm soát có ý thức hơi thở của mình. Chúng ta không thể kiểm soát có ý thức nhịp tim hoặc chức năng gan hoặc bất kỳ điều gì trong số đó. Chúng ta không thể kiểm soát hơi thở của mình. Khi chúng ta nắm quyền kiểm soát hơi thở của mình, chúng ta có thể điều chỉnh vào hệ thần kinh của mình.
    Vì vậy, bạn có thể ở trong một trạng thái sympathetic, giống như chúng ta đã làm. Bạn thực hiện một vài lần hít vào và thở ra kép. Trạng thái sympathetic là gì? Trạng thái sympathetic là hành động, là chống lại hoặc chạy trốn. Đây là phần hành động của hệ thần kinh của bạn. Khi bạn ở trong trạng thái này, bạn đã sẵn sàng hành động. Và điều đã xảy ra, đó là điều tuyệt vời, chúng ta muốn sẵn sàng hành động. Chúng ta muốn sẵn sàng để chiến đấu hoặc chạy trốn khỏi những thứ. Chúng ta không muốn ở trong trạng thái này suốt cả ngày. Lo âu, lo âu, căng thẳng, bởi vì đây là nơi mà các vấn đề tự miễn dịch và rất nhiều vấn đề khác phát sinh khi luôn ở trong trạng thái căng thẳng. Chúng ta muốn căng thẳng. Chúng ta muốn có khả năng tiếp cận căng thẳng trong một khoảng thời gian ngắn. Sau đó, chúng ta muốn chuyển trở lại trạng thái parasympathetic, trạng thái thư giãn này. Nếu bạn nhìn vào, một lần nữa, những con vật trong tự nhiên, bạn thậm chí hãy nhìn vào như một con linh dương đã bị tấn công. Năm phút sau, nó chỉ đang ngủ.
    Vì vậy, nó có một hệ thần kinh có khả năng chuyển đổi từ trạng thái này sang trạng thái kia. Thật không may, chúng ta sống trong một môi trường mà chúng ta luôn kích hoạt, luôn đẩy về phía sympathetic và điều đó đang khiến chúng ta đau ốm, thực sự rất đau ốm.
    Vậy việc bạn thở là cách nhanh nhất để kiểm soát căng thẳng cấp tính.
    Vì vậy, thuốc có tác dụng.
    Được rồi, những phương pháp khác cũng hiệu quả.
    Nhưng trong khoảnh khắc đó, bạn cần sự giúp đỡ nhất
    và việc thở là điều có thể giúp bạn vượt qua.
    Vì vậy, những người có căng thẳng mãn tính chắc chắn có hơi thở rất tệ.
    Hoàn toàn chính xác.
    Họ đã ghi lại điều đó.
    Họ đã xem xét hơi thở của họ.
    Họ đã xem xét mức carbon dioxide của họ.
    Và carbon dioxide cho biết bạn đang thở chậm như thế nào.
    Nếu mức của bạn rất thấp, điều đó có nghĩa là bạn thở như thế này.
    Vì vậy, bạn đang thải ra hết CO2 này và thường thì mức của họ rất thấp,
    đặc biệt là trong trường hợp lo âu và hoảng sợ.
    Chúng luôn ở mức thấp, cực kỳ thấp.
    Bạn yêu cầu một người đang hoảng sợ cấp tính hoặc lo âu giữ hơi thở.
    Đây thường là điều xảy ra.
    Tôi sẽ không bao giờ làm điều đó nữa.
    Tôi đã chứng kiến điều này hàng trăm lần.
    Vì vậy, khi thở chậm, bạn đang giúp họ cảm thấy thoải mái hơn với nhiều CO2 hơn.
    Bạn đang giúp họ cảm thấy thoải mái hơn với chức năng hệ thần kinh của họ và với chính họ,
    đó là lý do tại sao việc đánh giá một hơi thở giữ lại rất hữu ích và quan trọng.
    Nó không chỉ là một chẩn đoán, mà còn là một liệu pháp.
    Bởi vì trong khi bạn giữ hơi thở,
    bạn cũng đang trong hành động tự tập huấn cho mình để chịu đựng nhiều CO2 hơn,
    điều này sẽ làm dịu cơ thể bạn.
    Tôi muốn trở lại với điểm này về hệ thần kinh phó giao cảm và lo âu.
    Tại sao việc kéo dài hơi thở ra giúp giảm lo âu?
    Vậy bạn đã nói hãy hít vào trong bốn giây, thở ra trong sáu giây.
    Tại sao việc kéo dài hơi thở ra thêm hai giây lại giúp giảm căng thẳng và lo âu?
    Nếu bạn thực sự chú ý và nhiều người gặp khó khăn khi làm điều này,
    đó là lý do tại sao việc nhìn vào bộ theo dõi nhịp tim của họ hoặc bất cứ thứ gì là hữu ích,
    bạn có thể đặt tay lên trái tim của mình và khi bạn hít vào,
    bạn có thể cảm nhận nhịp tim của mình tăng lên.
    Khi bạn thở ra, nó sẽ chậm lại.
    Đây là cách mà HRV hoạt động.
    Cách nó được tính toán là sự khác biệt về thời gian giữa quá trình thở ra và hít vào,
    khoảng cách ngắn nhất đến sự khác biệt lâu nhất.
    Và điều này đang xem xét chức năng hệ thần kinh của bạn, sự biến thiên nhịp thở.
    Vì vậy, cách bạn thở ảnh hưởng đến số lần tim của bạn đập.
    Vì vậy, nếu bạn thở ra, điều này làm chậm nhịp tim hơn,
    điều gì sẽ xảy ra với nhịp tim của bạn?
    Nó sẽ bắt đầu chậm lại hơn.
    Và việc thở ra, việc làm chậm lại và nói với cơ thể bạn rằng bạn đang ở một nơi an toàn
    để nó có thể thư giãn là điều kích hoạt phản ứng này từ hệ thần kinh.
    Thú vị. Vậy đây giống như việc đánh lừa cơ thể tin vào điều đó.
    Một mẹo đơn giản như vậy.
    Và nhiều người nói, “Ôi, điều này không thể đúng.”
    Nhưng rất nhiều người trong chúng ta có những thiết bị theo dõi này.
    Bạn có thể kiểm tra cho chính mình và theo dõi thời gian thực để xem sự biến thiên nhịp tim của bạn,
    thay đổi mẫu thở của bạn, cũng xem huyết áp của bạn nữa.
    Đối với nhiều người, họ chỉ cần thay đổi cách thở của mình.
    Sau vài phút, bạn có thể thấy giảm 15 điểm.
    Không phải ai cũng như vậy, nhưng với một số người, 10 đến 15 điểm chỉ bằng cách thay đổi cách thở của bạn.
    Chà, chúng ta đã nói về đại dịch trước đây trong COVID.
    Một trong những cuộc trò chuyện lớn mà bạn phải nhìn thấy diễn ra đó là
    khẩu trang thì không tốt cho chúng ta vì nó giống như đang trap carbon dioxide bên trong khẩu trang,
    điều này khiến chúng ta bị ốm.
    Tôi thậm chí thấy mọi người đang có cuộc trò chuyện này ngay bây giờ trên mạng sau đại dịch.
    Họ đang nói, “Những chiếc khẩu trang mà chúng ta đeo cho trẻ em, chúng đã gây bệnh tật và ốm đau cho trẻ em.
    Carbon dioxide được xem như là một loại độc tố.”
    Bạn có quan điểm gì về tất cả điều này?
    Ôi, điều này thậm chí còn gây tranh cãi hơn cả chuyện cho con bú, nhưng hãy cùng đi đến đó.
    Được rồi, vậy các bác sĩ phẫu thuật và nha sĩ đã đeo khẩu trang trong 100 năm.
    Họ có thể hoạt động tốt.
    Họ đeo khẩu trang chất lượng tốt và họ đeo khi cần thiết.
    Có một số nghiên cứu ủng hộ rằng nếu mọi người đeo khẩu trang và nếu mọi người
    đeo khẩu trang đúng cách, dường như điều này giúp giảm một phần sự lây truyền COVID và các virus khác.
    Đó là sự thật.
    Bây giờ, hãy nhìn vào mặt khác.
    Chúng tôi đã nói với mọi người rằng giãn cách xã hội, ít nhất là ở Mỹ,
    sau sáu tháng giãn cách xã hội, điều này hoàn toàn hiệu quả.
    Họ đã nói, “Không, bây giờ bạn có thể ra ngoài miễn là bạn đeo khẩu trang.
    Điều đó có tác dụng gì trong việc hạn chế sự lây lan của COVID không?”
    Theo những gì tôi thấy, không có.
    Vì vậy có một số vấn đề.
    Hầu hết khẩu trang mà mọi người đang đeo đều có chất lượng tệ.
    Chúng đầy hóa chất mà bạn đang hít vào và chúng gây ra nhiều vấn đề sức khỏe.
    Được rồi, đó là số một.
    Thứ hai là hầu hết chúng ta đang đeo không đúng cách.
    Chúng ta không đeo chúng theo cách đúng.
    Thứ ba là mọi người cảm thấy có cảm giác an toàn rằng họ thực sự được bảo vệ
    khi đeo khẩu trang này, điều này không đúng trong nhiều tình huống.
    Và điều này là vì tôi đã làm nghiên cứu riêng của mình xem xét mức carbon dioxide
    trong các môi trường trong nhà và đã tìm thấy những nơi mà chúng tôi được thông báo rằng chúng tôi có thể đến
    và chúng tôi sẽ an toàn miễn là đeo khẩu trang, hoàn toàn không phải như vậy.
    Một số địa điểm này có mức CO2 cao đến mức mỗi lần hít vào thứ bảy mà bạn thực hiện
    thì chính là hơi thở của người khác, là hơi thở đã thải ra của người khác.
    Vì vậy, tôi không quan tâm bạn đeo bao nhiêu khẩu trang, chúng sẽ không ngăn chặn sự lây lan
    của những căn bệnh này nếu bạn đang ở trong một môi trường mà rất nhiều không khí đó đã được tái chế.
    Vậy điều này thực sự thú vị với tôi.
    Tôi chưa bao giờ nghe thấy điều này trước đây.
    Ý tưởng rằng lượng carbon dioxide trong phòng bạn đang ở,
    mà tôi đoán được xác định bởi mức độ thông gió, có mối
    quan hệ với lượng không khí đã được tái chế mà tôi hít vào.
    Làm thế nào?
    Hoàn toàn đúng.
    Và tôi đã học tất cả điều này sau khi cuốn sách được phát hành.
    Tôi đã nói chuyện với một bác sĩ phổi người đã nói, “Bạn thực sự cần xem xét CO2 trong nhà.”
    Tôi đã hỏi, “Tại sao vậy?”
    Ông ấy nói, “Đó là một cách tốt để xác định xem có bao nhiêu không khí đã được tái chế.”
    Vì vậy, tôi đã mua một cái như vậy, đó là một thiết bị đo carbon dioxide.
    Và tôi đã ghi lại mức CO2 của chúng ta trong suốt cuộc phỏng vấn này.
    Chúa ơi.
    Nếu bạn ở bên ngoài, mức CO2 khoảng 418, tùy thuộc vào vị trí của bạn, khoảng 418, 19 phần triệu CO2. Điều đó có khỏe không? Dù nồng độ CO2 đang tăng lên và gây ra biến đổi khí hậu, chúng ta đều biết điều đó. Nhưng để thở, điều đó hoàn toàn lành mạnh. Khi bạn lên đến 800 phần triệu, một số nghiên cứu đã cho thấy rằng khi họ thử nghiệm trên người, đặc biệt là sinh viên, có sự suy giảm 20% trong kết quả bài kiểm tra, chỉ từ 800. Khi bạn lên đến 1.000, bạn bắt đầu gặp phải những vấn đề như kích ứng mắt, viêm họng và nhiều vấn đề khác. Có lẽ trong mỗi 30 nhịp thở mà tôi đang hít vào, có một nhịp thở là của bạn hoặc của người quay phim. Khi bạn lên đến 2.500, tình trạng của bạn thực sự rất tệ. Có 1 trong 17 nhịp thở là nhịp bạn hít từ người khác. Chính quyền đã nói với chúng ta rằng chúng ta chỉ nên lo lắng về các mức độ lên đến 5.000 phần triệu. Điều đó hoàn toàn sai. Có hơn 18 nghiên cứu cho thấy các mức độ trên 800 đến 1.000 có thể gây ra vấn đề như khử khoáng xương, calcification thận và viêm mãn tính. Chỉ kể từ khi chúng ta ngồi trong cuộc phỏng vấn này, chúng ta bắt đầu ở mức 700, và bây giờ chúng ta đã lên 1.100. Nếu chúng ta tiếp tục làm việc ở đây trong vài giờ tới, mức này có thể lên đến 1.500-1.700, điều này đã được chứng minh là có vấn đề nghiêm trọng về chức năng nhận thức và chức năng thể chất. Điều đó thật đáng sợ. Và đó là lý do để thiết kế lại studio này, vì ý tôi là, bật điều hòa có giúp ích không? Không, nó chỉ tái chế không khí cũ trừ khi không khí đó đến từ bên ngoài. Không khí đó có đến từ bên ngoài không? Tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ nó được tái chế, và một nghiên cứu thật đáng sợ mà tôi đã đọc là nhiều trường học có mức CO2 từ 1.500-2.000. Một số nghiên cứu đã chỉ ra điều này. Họ đã cho thấy sự giảm 50% trong kết quả bài kiểm tra khi sinh viên tiếp xúc với không khí có nhiều CO2 như vậy. Sự giảm 50% trong kết quả bài kiểm tra từ 1.500-2.000. Tôi đã ghi nhận mức độ lên đến 4.000 và 5.000 tại các quán bar và tàu điện ngầm và hơn thế nữa. Chúa ơi. Vâng, đây không phải là giả thuyết của tôi. Đây là điều tôi được biết khoảng một năm sau khi cuốn sách ra mắt, và tôi đã thấy nhiều nghiên cứu khoa học kể từ đó, và tôi đã gửi một số thông tin đó cho đội ngũ của bạn để chứng minh rằng đây không phải điều tôi bịa ra. Những thông tin bạn đã gửi cho đội ngũ của tôi, tôi có một vài ghi chú ở đây mà tôi có thể kéo lên. Trong một nghiên cứu với 24 nhân viên, điểm số nhận thức thấp hơn 50% khi những người tham gia tiếp xúc với 1.400 ppm CO2 so với 550 ppm trong suốt một ngày làm việc. Chúng ta gần đến đó rồi, vì vậy tôi kém thông minh hơn 50% vì bạn đã hít vào quá nhiều. Tôi khuyên bạn không nên sử dụng những thứ này vì nó khiến bạn trở nên điên cuồng bất cứ nơi nào bạn ở. Trên một chiếc máy bay, tôi đã thấy mức 2.700 phần triệu. Và bạn tự hỏi tại sao bạn cảm thấy mệt mỏi sau một chuyến bay dài. Đôi khi nó tăng lên rồi lại giảm xuống vì họ thêm nhiều oxy vào, nhưng thường khi máy bay khởi động, mức đạt 25-2600, đây là lý do tại sao nhiều người thường ngủ ngay lập tức. Tôi nghĩ có thể họ làm vậy có chủ đích để khiến mọi người dễ chịu hơn. Nhưng nếu bạn nghĩ về chức năng nhận thức, tôi có nghĩa là sự giảm 50% và kết quả bài kiểm tra là điên rồ. Và để nghĩ rằng bạn có trẻ em trong các trường học này đang làm bài kiểm tra để vào đại học và tất cả không khí đều được tái chế. Ý tôi là, khi tôi đề cập ở đầu cuộc trò chuyện của chúng ta rằng thế giới hiện đại đang âm thầm khiến chúng ta không khỏe mạnh. Tôi nghĩ đây là một ví dụ. Và từ những gì tôi thấy, rất ít người chú ý đến điều này và điều này là thật. Bạn đang đọc các nghiên cứu khoa học bên đó. Đây không phải là những thứ mà tôi đưa cho bạn. Nó gần như có vẻ như tôi đang hút thuốc. Nó giống như tôi đang hít vào vì chúng ta nói về việc mọi người phải hút thuốc bên ngoài để giữ sức khỏe cho chúng ta. Vậy nên chúng ta đã thay đổi luật ở đất nước này để không thể hút thuốc trong nhà. Ít nhất thì hút thuốc cũng vui và khiến bạn cảm thấy phấn chấn, đúng không? CO2 thì, bạn không thể ngửi thấy. Rất khó để cảm nhận nó. Nó vô hình nhưng luôn hiện hữu. Trong môi trường bên ngoài, bạn không cần phải lo lắng về điều đó. Nhưng trong các môi trường trong nhà, đặc biệt là trong những tòa nhà mà chúng ta đã tạo ra bây giờ, nhiều nơi không có cửa sổ. Tôi không thể nói với bạn bao nhiêu khách sạn, đôi khi là những khách sạn thật đẹp, tôi đến và cố mở cửa sổ. Lạy Chúa, họ đã dán chặt cửa sổ lại rồi, đúng không? Và vào ban đêm, tôi đã theo dõi mức này cứ tăng lên 100 điểm mỗi vài giờ. Và bạn tự hỏi tại sao bạn thức dậy cảm thấy tệ hơn rất nhiều so với khi bạn vừa mới vào đó. Vậy đây là những điều thực tế. Và trong một căn phòng như thế này, không có gì bạn có thể làm được. Bởi vì hệ thống HVAC đã được thiết kế để chỉ tái chế không khí lặp đi lặp lại. Cảm giác của tôi, và tôi có thể sai về điều này, trong vài năm tới, mọi người sẽ bắt đầu yêu cầu các ông chủ công ty phải cung cấp không khí trong lành cho nhân viên của họ. Bởi vì tôi nghĩ bạn sẽ thấy những vấn đề lớn về hiệu suất. Ý tôi là, chỉ cần ngồi đây thôi, bây giờ bạn đã biết điều này. Tôi cảm thấy mệt mỏi. Một phần là do hiệu ứng giả dược, chắc chắn rồi. Nhưng bạn có cảm thấy hơi ấm và mệt không? Vậy hãy tin lời tôi mà làm theo. Đừng đi du lịch với một cái này. Nó sẽ khiến bạn trở nên hoàn toàn cuồng loạn. Tôi đang làm điều này vì tôi muốn ghi lại nó. Tôi sẽ cập nhật các phiên bản tương lai của cuốn sách với một số thông tin này vì tôi không biết về điều này khi cuốn sách được phát hành. Nhưng tôi nghĩ mọi người thực sự cần biết về điều này và bắt đầu hỏi các khách sạn. Liệu tôi có thể mở cửa sổ không? Bắt đầu trước khi bạn điều hành một văn phòng. Liệu tôi có thể mở cửa sổ không? Cũng đơn giản như vậy thôi. Bạn chỉ cần mở một chút thôi. Chỉ cần mở một chút cũng tạo ra sự khác biệt rất lớn. Mọi người không thể thấy điều này, nhưng chúng tôi ngồi trong một căn phòng và chúng tôi đã niêm phong không khí vì lý do âm thanh. Vâng. Vì vậy, trong đây không có cửa sổ nào cả. Và thực sự, chúng tôi di chuyển điều này. Đây là bản sao của nhà bếp cũ của tôi, ở tầng trên cùng của tòa nhà này.
    Vì vậy, lý do mà có cái ban công to lớn tuyệt vời kia ở đằng kia là bạn có thể mở cả phía bên đó của tòa nhà và bước ra ngoài hít thở không khí trong lành. Nhưng chúng tôi đã dời nó xuống đây và tạo ra cái phòng nhỏ này vì lý do âm thanh. Tôi ngồi đây đôi khi lên đến chín tiếng mỗi ngày. Đã có vài lần, tôi đã thực hiện ba podcast trong một ngày. Và bây giờ, khi bạn đã nói ra, tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi chắc chắn rằng đó là vì tôi đang nói và, bạn biết đấy, thật sự, bạn biết đấy, đang thách thức bộ não của tôi một chút. Nhưng tôi chỉ có thể tự hỏi nếu các nghiên cứu là chính xác và có 50% biến động trong điểm số nhận thức của tôi, điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tìm ra cách đưa oxy vào phòng này? Nhiều oxy hơn và giảm carbon dioxide. Tôi hứa rằng bạn sẽ cảm thấy tốt hơn. Tốt hơn bao nhiêu? Ai biết được? Tùy thuộc vào ngày tháng, tùy thuộc vào người. Tôi hứa rằng bạn sẽ cảm thấy tốt hơn. Tôi hứa rằng não bạn sẽ hoạt động và vận hành tốt hơn so với bây giờ. Chúng ta không nên bị nhốt trong bốn bức tường trắng, phải không? Và đây là vấn đề mất cân bằng. Không bao giờ. Đây chính là vấn đề mất cân bằng. Ngay cả một trăm năm trước, đúng không, mỗi tòa nhà đều có cửa sổ mà bạn có thể mở. Ngay cả 50 năm trước, hầu hết các tòa nhà đều có cửa sổ mà bạn có thể mở. Nhưng bây giờ, quy trình tiêu chuẩn là, vì dễ dàng hơn để làm nóng và làm mát, đúng không? Bạn đang tạo ra một cái bong bóng, đó là lý do tại sao nếu bạn vào một cửa hàng như Walmart, một trong những cửa hàng đó, không có cửa sổ, không có gì cả. Bạn chỉ có ánh sáng xanh trong cái bong bóng này. Bạn có thể kiểm soát môi trường dễ dàng hơn nhiều. Nhưng điều đó đang ảnh hưởng đến sức khỏe của mọi người như thế nào? Bạn biết đấy, vì vậy đây là tôi, người hỏi về một phòng khách sạn. Nó có cửa sổ không? Và bạn sẽ nhận được những ánh nhìn rất lạ cho đến khi bạn bắt đầu đi du lịch với một trong những cái này và bắt đầu đọc những nghiên cứu này và bạn nhận ra điều quan trọng của nó. Thật thú vị. Một trong những điều mà tôi thật sự đã rút ra từ điều này là khi tôi viết cuốn sách của mình, tôi luôn đến rừng để viết. Tôi thực sự viết cuốn sách trong thiên nhiên. Tôi vừa nhận ra rằng thực sự tôi đang tăng cường hiệu suất nhận thức của mình bằng cách đi và ngồi bên hồ mỗi năm và viết thay vì làm điều đó trong văn phòng. Vì vậy, khi tôi suy nghĩ về những nhiệm vụ cần hiệu suất nhận thức thực sự, thành thật mà nói, như có một cuộc phỏng vấn hoặc viết một cuốn sách hoặc bất kỳ loại nhiệm vụ tư duy sâu nào, thì thật sự quan trọng rằng những căn phòng và không gian đó được thông gió tốt. Và có ánh sáng thích hợp. Và hai điều đó tôi nghĩ là rất quan trọng. Và tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ thấy rất nhiều sự thay đổi này trong văn hóa của chúng ta sớm thôi vì mọi người sẽ yêu cầu điều đó và họ sẽ cảm nhận được sự khác biệt. Vì vậy, có rất nhiều lý do khác nhau tại sao bạn suy nghĩ rõ ràng hơn. Không chỉ là thiếu CO2 trong môi trường. Đó là ánh sáng tự nhiên. Chính thiên nhiên là điều vô cùng truyền cảm hứng và thư giãn. Nhưng đây chắc chắn là một yếu tố trong đó. Tôi thật sự sốc khi không ai từng nói với tôi điều này trước đây. Tôi xin lỗi về điều đó. Sự ngu dốt mang lại niềm vui. Như nếu tôi không làm điều này, cả hai chúng tôi sẽ cảm thấy tràn đầy năng lượng và sẵn sàng. Nhưng tôi là kiểu người muốn được trang bị thông tin. Tôi thích khi mọi người bật đèn lên vì chúng ta trải qua cuộc sống mà chẩn đoán sai những vấn đề mà chúng ta đang đối mặt. Vì vậy, đối với tôi, kiến thức là sức mạnh bởi vì tất nhiên tôi đã ngồi trên cái ghế này một thời gian dài và biết rằng có tiềm năng để có thể tăng cường hiệu suất nhận thức của mình khi tôi đang tham gia một cuộc trò chuyện chỉ bằng cách tìm ra cách đưa oxy vào căn phòng này là điều sâu sắc. Không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đảm bảo rằng điều đó sẽ xảy ra. Vào buổi sáng, khi bạn thực hiện bài kiểm tra giữ hơi thở này, khi bạn đến phòng khách sạn, bạn thực hiện bài kiểm tra này, bạn giữ hơi thở. Bạn có thời gian bằng đồng hồ bấm giờ không? Vâng, tôi thời gian bằng đồng hồ của mình. Điều này, bạn có thể gọi nó là điểm số bolt, bài kiểm tra mức oxy trong cơ thể. Bạn có thể gọi nó là pod kiểm soát, gọi nó bất kỳ cái gì bạn muốn. Điều duy nhất là bạn hít thở vào. Chúng ta sẽ thư giãn. Được rồi, tôi tưởng chúng ta đang thi đấu. Tôi muốn đánh bại bạn và trở thành kẻ ngốc ở đây. Tôi chắc chắn bạn sẽ. Tôi đã vượt qua James Nestor về kỹ năng thở. Bạn hãy hít một hơi nhẹ nhàng, được chứ? Và tôi sẽ nói cho bạn đó là gì và sau đó có thể thực hiện, mà sẽ làm mất thời gian podcast. Các bạn có thể cắt nó ra. Nhưng chúng ta chỉ cần hít một hơi nhẹ nhàng, không phải là một hơi lớn. Hít một hơi nhẹ vào điểm mà nó ngừng lại khi bạn thở ra. Bạn không đẩy không khí ra ngoài. Nó tự nhiên dừng lại ở điểm trung tính. Được rồi. Hãy thực hiện điều đó. Chúng ta sẽ thực hành ngay bây giờ. Hít một hơi vào. Chỉ cần để không khí ra. Sẽ có lúc mà nó tự nhiên ngừng lại. Đúng rồi. Đó là khi bạn bắt đầu bấm giờ. Được rồi. Ở điểm giữ trung tính đó. Vì vậy, bạn chỉ cần hít một hơi vào và thở ra. Tôi sẽ không nói cho bạn biết khi nào tôi sẽ thực hiện điều này. Vì vậy, bạn không hít thêm một hơi lớn và hít vào lại. Bạn thở ra đến trung tính, giữ hơi thở. Giữ nó. Khi bạn giữ hơi thở, điểm đầu tiên mà bạn cảm thấy kháng cự, có nghĩa là nuốt. Điều đó nghĩa là cơ hoành của bạn bắt đầu co bóp nhẹ nhàng. Điều đó nghĩa là bạn cảm thấy áp lực dồn ở phía sau. Bạn phải thành thật với bản thân. Đây không phải là bài kiểm tra giữ hơi thở tối đa. Đây là điểm đầu tiên mà bạn cảm thấy một chút khó chịu rõ ràng. Sau đó bạn trở lại với thở bình thường. Vì vậy, bạn sẽ không làm bản thân tốt hơn nếu bạn gian lận vượt qua ngưỡng đó. Được rồi. Vâng. Rất tốt. Vậy bạn muốn đạt được là 40 giây. Và khi bạn trở lại với việc thở, cách mà bạn biết rằng bạn đã đi quá xa là khi bạn… Vâng, được rồi. Sự trở lại của bạn nên… Bình tĩnh. Bạn không thấy tôi trở lại. Được không. Không có nỗ lực. Vì vậy, đây là những thước đo tốt để biết rằng bạn đã đẩy quá xa. Được rồi. Vì vậy, điều mà bạn muốn đạt được là giữ hơi thở 40 giây hoặc hơn. Bạn đã có 40 giây.
    Tôi nghĩ bạn đã đẩy nó đi quá xa một chút.
    Thật không?
    Nhưng tôi đã chờ đợi điểm mà chỉ cảm thấy một chút không thoải mái và sau đó…
    Hầu hết các vận động viên, ngay cả những vận động viên tinh nhuệ, đều chỉ đạt được 20 giây khi họ lần đầu tiên bắt đầu làm điều này.
    Và họ đã tập luyện để vượt qua cơn đau.
    Họ cạnh tranh và họ thắng, nhưng cơ thể họ thì không hề vui vẻ.
    Đó là lý do tại sao nhiều vận động viên đạt đỉnh và sau đó trở thành một mớ hỗn độn hoàn toàn sau khi ngừng thi đấu.
    Điều này xảy ra với các cầu thủ bóng đá.
    Điều này xảy ra với các cầu thủ bóng chày và nhiều hơn nữa.
    Điều mà hầu hết mọi người làm được là khoảng 15 giây.
    15 giây.
    15 giây.
    Bạn sẽ ngạc nhiên, đặc biệt là người lớn tuổi, đặc biệt là những người có vấn đề về hô hấp.
    Như tôi đã đề cập trước đó, những người bị hen suyễn và bị hoảng loạn khoảng ba đến năm giây.
    Họ có cơn hen suyễn nặng và bị hoảng loạn.
    Vì vậy, bạn chỉ bắt đầu hiểu mức độ chức năng hô hấp của họ, khả năng dung nạp CO2 của họ,
    khả năng của phổi họ để trích xuất oxy, hệ thần kinh của họ, và nhiều hơn nữa.
    Chỉ vì bạn nhận được điểm số thấp, đó chỉ là một chẩn đoán.
    Và đó là điểm khởi đầu để cải thiện khả năng hô hấp của bạn.
    Đây không phải là một cuộc thi.
    Đừng cạnh tranh với chính mình.
    Chúng ta có thể đến những thứ rất cạnh tranh, nếu bạn muốn.
    Nhưng bài kiểm tra này chỉ để giúp bạn cảm nhận cơ thể bạn đang phản ứng như thế nào.
    Và một cảnh báo khác mà tôi muốn được rất rõ ràng.
    Đừng lấy một con số và nghĩ rằng bạn đã ổn.
    Điều này thay đổi vào buổi sáng.
    Thay đổi nếu giấc ngủ của bạn không tốt, thay đổi nếu giấc ngủ của bạn tốt, thay đổi sau khi bạn ăn, và nhiều hơn nữa.
    Vì vậy, bạn hãy kiểm tra điều này suốt cả ngày, có thể ba lần một ngày.
    Và sau một tuần ghi lại con số đó, bạn tính trung bình.
    Đó là con số mà bạn đang làm việc cùng.
    Điều đó có hợp lý không?
    Hoàn toàn hợp lý.
    Vì vậy hãy kiểm tra vào buổi tối, vào buổi sáng, vào buổi trưa.
    Và chỉ cần ghi nó vào điện thoại của bạn.
    Và sau đó, vào cuối tuần đó, bạn sẽ có điểm số bolt của bạn,
    đó là cách họ gọi nó.
    Patrick McEwen gọi như vậy.
    Không thể ngừng nhìn vào lượng carbon dioxide của bạn, muốn biến nó.
    Và càng nhiều tôi thấy đèn nhấp nháy.
    Chúng ta chỉ cần tăng lên đây.
    Tôi ước rằng điều này giống như một đồng hồ chứng khoán.
    Chúng ta sẽ ở trong tình trạng tốt.
    Bạn đã đề cập đến hen suyễn ở đó.
    Ý tôi là, nhận thức của tôi về hen suyễn, tôi không mắc bệnh hen suyễn.
    Vì vậy, tôi không biết nhiều về nó.
    Tôi chưa bao giờ phải học về nó, và cũng không có sự tò mò nào dẫn tôi đến đó cho đến giờ.
    Nhưng hiểu biết của tôi về hen suyễn là mọi người sinh ra đã mắc bệnh này,
    và sau đó họ được cho thuốc.
    Đó là cách hiểu chung được chấp nhận về hen suyễn.
    Và điều đó là sai.
    Vậy một số người có khuynh hướng tự nhiên dễ bị hen suyễn,
    nhưng đó không phải là án tử hình của hen suyễn.
    Và ý tưởng rằng một đứa trẻ ba tuổi, con của một người bạn của tôi,
    nó bị hen, được cho butyrol,
    được cho tất cả các loại thuốc khác nhau.
    Chúng bị cắt bỏ adenoid.
    Chúng bị cắt bỏ amidan.
    Không ai nhìn vào cách thở của nó.
    Tôi đã hỏi người bạn của mình, tôi nói, “Con của bạn thở như thế nào vào ban đêm?”
    Anh ấy nói, “Ôi, nó ngáy cả đêm với miệng mở.”
    Nó thở như thế nào trong ban ngày?
    Miệng của nó luôn mở.
    Tôi đã nói, “Không ai đề cập đến điều đó. Không ai đề cập đến điều đó.”
    Vậy nên tôi không đồng ý, trừ khi bạn có bệnh lý thần kinh di truyền, đúng không?
    Tôi không đồng ý với lập luận rằng các bệnh xuất hiện,
    mà là những bệnh của nền văn minh,
    rằng chúng ta bị mắc kẹt với những bệnh này suốt đời.
    Chúng ta chắc chắn biết điều đó là đúng với bệnh tiểu đường.
    Ai nghĩ rằng bệnh tiểu đường thực sự có thể hồi phục được?
    Tiểu đường loại 2 có thể phục hồi bằng cách áp dụng một chế độ ăn kiêng khác.
    Nó là vậy, có một công ty gọi là Verda,
    và đây là điều họ làm.
    Họ hồi phục bệnh tiểu đường.
    Cùng một điều đúng với hen suyễn và lo âu.
    Đó là niềm tin của tôi.
    Ít nhất, bạn có thể giảm bớt triệu chứng.
    Nếu mọi chuyện diễn ra tốt đẹp, bạn sẽ không có triệu chứng nào cả.
    Và tôi có thể nói điều này bây giờ vì tôi đã trò chuyện với hàng chục, hàng chục và hàng chục người
    đã chịu đựng hen suyễn trong nhiều thập kỷ.
    Họ không thể ra ngoài và chơi đùa như một đứa trẻ.
    Họ phải ở trong nhà.
    Họ phải bị giữ kín.
    Cách thở của họ thì thật tệ hại.
    Ai bây giờ không còn triệu chứng hen suyễn nhờ kiểm soát hơi thở của họ.
    Nghe có vẻ không thể.
    Có nhiều khác biệt trong các thử nghiệm lâm sàng cho thấy tác động của việc hô hấp khỏe mạnh,
    cho thấy chính xác những tác động mà việc hô hấp khỏe mạnh có thể mang lại cho những người bị hen suyễn.
    Đứa trẻ ba tuổi đó, con của người bạn của bạn.
    Bạn có thể kể câu chuyện đó không?
    Điều gì đã xảy ra ở cuối câu chuyện đó?
    Anh ấy gọi cho tôi.
    Anh ấy nói, bạn biết một chút về việc thở một chút.
    Bạn biết, tôi có thể làm gì cho bạn?
    Anh ấy nói với tôi điều gì đang xảy ra.
    Anh ấy nói, họ đang cắt bỏ adenoid.
    Cắt bỏ amidan của đứa trẻ này.
    Nó được ba tuổi.
    Cắt bỏ amidan của một đứa trẻ ba tuổi.
    Và adenoid.
    Bởi vì họ nghĩ rằng đó, bạn biết đấy, là nguyên nhân gốc rễ của hen suyễn của nó.
    Điều này sẽ giúp nó thở tốt hơn.
    Nhưng điều họ không nhận ra, điều họ không đề cập đến, như tôi đã đề cập trước đó,
    nếu bạn chỉ cắt bỏ adenoid và amidan,
    nhưng không sửa chữa các vấn đề hô hấp cơ bản, tất cả những vấn đề đó sẽ trở lại.
    Điều này đúng với hen suyễn.
    Điều này đúng với ngưng thở khi ngủ.
    Điều này đúng với tiếng ngáy và nhiều hơn nữa.
    Vì vậy, bạn phải giải quyết vấn đề cốt lõi đó.
    Vì vậy, tôi đã kết nối anh ấy với một nhà trị liệu hô hấp nổi tiếng,
    và giờ đây, điều này vừa xảy ra vào tuần trước.
    Tôi nói, tôi sẽ không tranh luận với bác sĩ và bác sĩ phẫu thuật của bạn.
    Có thể con của bạn cần phải cắt bỏ tất cả những thứ này ngay lập tức.
    Tôi sẽ tranh luận với nhận xét rằng nó sẽ phải dùng steroid uống
    và thuốc giãn phế quản suốt đời.
    Tôi nói, tôi không nghĩ rằng nó đang bắt đầu từ một khởi đầu tốt khi mới ba tuổi.
    Vì vậy, giờ nó đang ở đó, và tôi sẽ cho bạn biết nó ra sao.
    Nhưng nếu những gì xảy ra với nó cũng xảy ra với hàng trăm, hàng trăm người khác
    mà tôi đã nghe từ, bạn có thể giảm triệu chứng và trong một số trường hợp,
    hoàn toàn đảo ngược chúng.
    Bạn đã đề cập đến amidan.
    Điều đó chỉ khiến tôi cảm thấy tò mò vì nghĩ lại về thời thơ ấu của tôi,
    nhiều người đã phải cắt bỏ amidan của họ.
    Và bây giờ tôi suy nghĩ về điều đó qua lăng kính của sự,
    không khớp và tổ tiên và những thứ liên quan.
    Tôi tự hỏi, tại sao chúng ta lại cắt một cái gì đó ra khỏi cơ thể?
    Điều đó chắc chắn là một loại vấn đề không khớp.
    Đó có lẽ là triệu chứng của môi trường mà chúng ta đang sống
    không phù hợp cho cơ thể con người.
    Đó là phỏng đoán của tôi.
    Tại sao một phần của cơ thể con người đã mất hàng triệu năm
    để tiến hóa đến chức năng nhất định mà bỗng dưng lại trở thành vô dụng trong 40 năm qua?
    Bạn phải bắt đầu đặt câu hỏi đó.
    Vậy nguyên nhân gốc rễ của những tình trạng viêm amidan và hạch bạch huyết là gì?
    Có phải là việc chúng tồn tại và đó là vấn đề?
    Có thể đối với một số người, về mặt di truyền, đó có thể là vấn đề.
    Nhưng cái gì đang gây ra tình trạng viêm đó?
    Bạn phải trả lời câu hỏi đó trước khi bạn có thể khắc phục nó.
    Và chỉ đơn giản vào miệng của một đứa trẻ ba tuổi và bắt đầu lấy ra những thứ không cần thiết.
    Ý kiến cá nhân của tôi là đó là một ý tưởng thật tồi tệ.
    Tôi sẽ thử qua nhiều phương pháp khác nhau để xem liệu bạn có thể cải thiện
    tình trạng cốt lõi trước khi bạn quay lại với điều đó.
    Phẫu thuật là tuyệt vời.
    Tôi biết những người đã có sự chuyển biến tuyệt vời trong việc thở
    bằng cách thực hiện phẫu thuật mũi.
    Nó hoạt động thật tuyệt vời cho rất nhiều người.
    Nhưng tôi sẽ cố gắng xem bạn có thể làm gì với cơ thể tự nhiên của mình trước.
    Thật thú vị.
    Tôi đã nói với bạn, bạn tôi, tôi nghĩ cô ấy có hội chứng lệch ngăn mũi hoặc gì đó,
    có nghĩa là hơi thở của cô ấy, bạn có thể luôn nghe thấy cô ấy thở qua mũi
    gần như mọi lúc, đặc biệt là khi cô ấy ngủ.
    Có chút gì đó khi cô ấy đi ngủ.
    Thậm chí, bạn biết không, cô ấy sẽ đeo, công bằng mà nói, cô ấy đã bắt đầu đeo băng dán miệng.
    Tôi muốn nói với bạn về điều này.
    Cô ấy bắt đầu đeo một thứ gọi là myotape,
    cái này quấn quanh môi và có một lỗ ở giữa.
    Nhưng việc đeo myotape xung quanh miệng,
    khi chúng tôi xem điểm số whoop của cô ấy vào buổi sáng,
    thật thú vị, nhịp tim của cô ấy phẳng hơn bao giờ hết.
    Thông thường, bạn sẽ thấy nhịp tim của chúng tôi có những đỉnh cao
    xuyên suốt đêm.
    Vào lúc nào đó, nó có thể tăng lên 60 hoặc 70.
    Nhưng với băng dán miệng quanh môi cô ấy,
    nó giữ cho miệng của cô ấy đóng lại suốt đêm,
    nhịp tim của cô ấy rất phẳng, sự kiện thức dậy giảm,
    hiệu suất giấc ngủ của cô ấy tăng.
    Tôi nghe điều này mỗi ngày.
    Thật sao?
    Tôi có nghĩa là, vâng, đây là vẻ đẹp của việc thở bằng mũi.
    Điều mà bộ não muốn là một tín hiệu liên tục và đồng nhất.
    Nó nhận được tín hiệu đó từ hơi thở của bạn.
    Có một nghiên cứu, tôi sẽ gửi cho các bạn về điều này,
    rằng đồng hồ, đồng hồ chính của giấc ngủ và của bộ não
    vào ban đêm là mẫu hơi thở sâu, dễ dàng và tuần hoàn.
    Đây là điều mà cơ thể không muốn phải chiến đấu
    và tự bảo vệ khi đang ngủ.
    Đây là thời gian để nó nghỉ ngơi, phục hồi và phát triển, đúng không?
    Nếu bạn liên tục thức dậy, điều đó có nghĩa là gì?
    Cơ thể phải ngừng những gì đang làm,
    các cơ chế sửa chữa, và giải quyết mối đe dọa lặp đi lặp lại
    và lặp đi lặp lại.
    Đó là những gì đang xảy ra khi mọi người gặp khó khăn trong việc thở.
    Thở như vậy.
    Vì vậy, điều này không làm tôi ngạc nhiên chút nào.
    Đây chính xác là điều đã xảy ra với tôi.
    Đó chính là trải nghiệm của tôi.
    Và đó là trải nghiệm mà hàng trăm người đã có
    và họ đã gửi cho tôi điểm số giấc ngủ của họ vì một lý do nào đó,
    cho thấy sự biến thiên nhịp tim của họ,
    cho thấy họ nhận được bao nhiêu giấc ngủ sâu hơn,
    và cho thấy họ đã được nghỉ ngơi như thế nào vào buổi sáng.
    Vì vậy, không quan trọng bạn đến với việc thở bằng mũi như thế nào,
    nếu đó là do ý chí, có những người có thể tự thuyết phục mình.
    Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt vời.
    Đó là cách tốt nhất để làm điều đó.
    Nếu đó là một miếng băng, đó là điều tôi thích sử dụng.
    Myotape, thật tuyệt vời.
    Nó đã tồn tại được một thời gian dài.
    Và nó giúp giảm bớt một số nỗi lo lắng mà mọi người có
    khi lần đầu tiên dán miệng của họ.
    Nó đặc biệt tốt cho trẻ em.
    Bạn không muốn dán miệng của trẻ.
    Myotape này chỉ đơn giản là, nó cung cấp một nhắc nhở nhẹ nhàng
    để giữ cho miệng của bạn đóng lại.
    Bất cứ lúc nào bạn có thể nói, bạn có thể thở qua miệng.
    Nhưng nó chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở bạn để giữ cho miệng đóng lại.
    Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt.
    Một số người sử dụng băng dán cằm, bất kỳ điều gì bạn muốn sử dụng.
    Nhưng việc thở vào và ra qua mũi vào ban đêm
    có rất nhiều lợi ích.
    Bạn gái của bạn đã thấy điều đó.
    Hàng triệu người đã trải qua điều đó bây giờ.
    Và nó miễn phí và dễ dàng có sẵn cho tất cả mọi người.
    Nó sâu sắc và toàn bộ khám phá về hơi thở
    và giấc ngủ và mối quan hệ hai chiều
    đã làm sáng tỏ rất nhiều cho tôi.
    Và đó là một phần lý do rất lớn
    tại sao tôi muốn có một cuộc trò chuyện với bạn
    để truyền tải thông điệp đó ra ngoài.
    Nhịp thở hoàn hảo.
    Có một điều thú vị mà bạn đã nói về
    rằng có một nhịp thở hoàn hảo,
    thật đáng sợ khi đọc về nó.
    Nhịp thở hoàn hảo là gì?
    Nó phụ thuộc vào bạn là ai.
    Tôi đã học được nhiều hơn về điều này.
    Nhưng một điểm khởi đầu tốt
    là năm đến sáu giây hít vào, năm đến sáu giây thở ra.
    Bạn có thể trở nên geek hơn sau khi bạn đạt được điều đó.
    Tôi từng gọi điều này là 5.5.
    Tôi đã viết về điều này trong sách với 5.5 giây hít vào,
    5.5 giây thở ra.
    Đó là 5.5 nhịp thở mỗi phút.
    Đó là điều mà các nhà nghiên cứu tìm thấy thực sự có lợi nhất.
    Nhưng sau đó tôi nhận được rất nhiều câu hỏi và email và thư
    từ mọi người nói, bạn biết đấy, tôi đang tìm đến việc thở chậm,
    nhưng tôi không thể đạt được nửa giây đó
    và điều đó khiến tôi phát điên.
    Và tôi đã cố gắng trong hai tuần.
    Tôi như là, Chúa ơi, tôi đã làm gì ở đây?
    Vì vậy, bây giờ tôi đang nói với mọi người, năm đến sáu giây là đủ.
    Bạn không phải lo lắng về việc nửa giây bị lệch.
    Bất cứ điều gì trong khoảng đó.
    Nhưng điều tôi đã học được kể từ khi cuốn sách này được xuất bản,
    những người cao, cao 1m83, 1m85 và trên,
    nên thở thậm chí chậm hơn, phổi lớn hơn.
    Cơ hoành có nhiều thời gian để hạ xuống.
    Vì vậy, khoảng bốn nhịp thở mỗi phút.
    Vì vậy, đó là khoảng tám giây hít vào, tám giây thở ra, thậm chí chậm hơn.
    Và đối với trẻ em, tự nhiên họ cần thở nhiều hơn.
    Vậy bạn muốn bắt đầu cho một đứa trẻ, bắt đầu với ba nhịp hít vào và ba nhịp thở ra, chỉ cần bắt đầu từ đó và dần dần tăng lên. Đây là một hướng dẫn chung sẽ phù hợp cho hầu hết mọi người, một điểm khởi đầu tốt. Nhưng khi bạn đến đó và cảm thấy thoải mái, bạn có thể thực sự theo dõi nhịp tim của mình theo thời gian thực để tìm ra nhịp điệu hoàn hảo nhất cho mình. Bởi vì nó có sự thay đổi một chút đối với hầu hết mọi người. Vậy chậm lại thì tốt hơn. Chậm lại thì tốt hơn. Nếu bạn cao hơn, thì đúng. Nhưng không nhất thiết. Đối với một số người có tình trạng hoảng sợ, lo âu và không có ngưỡng CO2 tốt, bạn phải bắt đầu với hai nhịp hít vào và hai nhịp thở ra. Chỉ cần làm như vậy. Khi bạn cảm thấy thoải mái với điều đó, hãy chuyển sang ba nhịp hít vào và ba nhịp thở ra, bốn nhịp hít vào và bốn nhịp thở ra, đúng không? Và bạn sẽ tìm thấy điều gì là thoải mái nhất cho bản thân. Thật tuyệt vời khi sống trong thế giới của các thiết bị đeo, nơi bạn có thể thấy cơ thể mình đang phản ứng như thế nào. Bạn gái tôi thường làm nhiều điều kiểu đó, nó gần như, tôi có thể mô tả nó như một trải nghiệm thần tiên. Đó có phải là những gì họ gọi là lửa nội tâm? Hay đó là Holotropic? Tôi không thực sự biết sự khác biệt giữa hai cái. Nhưng khi bạn thực hiện các buổi lễ thở, lần đầu tiên tôi làm điều đó, cảm giác như cái tôi của tôi đã biến mất. Tôi cảm thấy rất xúc động lần đầu tiên tôi làm điều đó. Không phải theo cách buồn bã, nhưng tôi chỉ có thể nhìn mọi thứ một cách rõ ràng hơn trong cuộc sống. Lần đầu tiên tôi tham gia một trong những buổi tập thở với cô ấy. Và tôi cảm thấy cần phải xin lỗi một số người. Bởi vì tôi vừa cãi nhau với ai đó trong ngày hôm đó về điều gì đó nhỏ nhặt. Và tôi cảm thấy như cái tôi của tôi đã tan biến. Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Điều gì đang xảy ra? Bạn biết đó, bởi vì mọi người đang kê toa điều này như một liệu pháp cho sức khỏe tâm thần và chấn thương. Chà, tôi có thể nói cho bạn biết điều gì đang xảy ra về mặt sinh học. Tôi có thể nói cho bạn biết điều gì đang xảy ra về mặt tâm lý, tâm linh và nhiều hơn nữa. Chúng ta hãy bắt đầu với sinh học. Nhiều kỹ thuật thở mạnh mẽ này, mà tôi rất khuyên mọi người nên tìm hiểu về nền tảng thở của bạn trước khi chuyển sang những điều này. Đừng chỉ lao vào những thứ này. Tất cả những gì chúng ta đã nói về thở qua mũi, thở chậm, và cơ học chính xác. Nếu bạn nắm vững tất cả những điều đó, bạn sẽ thu được nhiều lợi ích hơn từ những bài tập thở mạnh mẽ này. Rất nhiều trong số này yêu cầu bạn thở rất nhanh, đôi khi qua miệng. Bạn có thể nói rằng, ồ, tôi nghĩ bạn vừa nói rằng chúng ta không nên thở qua miệng. Đối với những bài tập ngắn này, điều đó hoàn toàn là ổn. Và bạn thở như vậy để tạo ra một phản ứng căng thẳng trong cơ thể mà bạn đang tạo ra. Điều này cũng giống như việc ngâm mình trong bồn tắm nước đá, đúng không? Những điều đó không phải là thư giãn. Chúng gây ra một phản ứng căng thẳng. Vì vậy, khi bạn thở, pranayama, kundalini, holotropic, bạn đang làm căng thẳng cơ thể của mình. Sau đó bạn học cách sử dụng hơi thở của bạn để làm dịu cơ thể bạn xuống. Đúng không? Bởi vì tất cả những kỹ thuật thở này, bạn… và sau đó bạn nín thở. Sau đó bạn thở chậm. Và rồi bạn quay lại… và rồi bạn nín thở. Vậy bạn đang học cách kiểm soát chức năng hệ thần kinh của mình và căng thẳng. Và vì vậy, sự căng thẳng đó, bạn đang nén nó vào trong bài tập này để không phải mang nó theo mình suốt cả ngày, như tôi và nhiều người khác thường làm. Vì vậy, bạn đến đó, bạn thổi một cầu chì và rồi bạn có thể thư giãn phần còn lại trong ngày. Về mặt sinh học, điều gì đang xảy ra với dòng máu của bạn? Khi bạn thở nhiều, bạn đang làm giảm lưu thông máu đến não của bạn. Mọi người… Tôi đã nghe điều này trong các lớp học về thở. Mọi người nói, càng thở nhiều, oxy càng được đưa đến não của bạn. Đó là lý do tại sao bạn lại cảm thấy phấn khích như vậy. Điều ngược lại đang xảy ra. Bạn đang làm giảm lưu thông máu. Bây giờ, nếu chúng ta thở quá mức và… Vâng. Bạn sẽ cảm thấy chóng mặt. Bạn sẽ cảm thấy một chút tê ngứa ở các ngón tay của mình. Điều đó không phải do tăng cường lưu thông máu, mà là do giảm đi. Vì vậy, bạn có thể thở vào một trạng thái mà bạn có 40% lưu lượng máu thấp hơn đến não của bạn vì thở quá mức. Holotropic là kinh điển. Bạn bắt đầu cảm thấy tất cả các loại… Bàn tay của bạn bắt đầu như thế này. Điều đó là do tất cả canxi ion hóa đang được bám vào với albumin. Vì vậy, tất cả những điều này và thiếu CO2. Đây là một phản ứng kinh điển. Một số người trong lĩnh vực thở nói rằng đó là vì bạn đang quay ngược thời gian và trở thành một con chim. Và tất cả những điều đó thật đẹp, nếu bạn muốn tin điều đó. Nhưng điều thực sự đang xảy ra với cơ thể của bạn là canxi đó đang bị hút đi và CO2 đang bị ức chế. Vì vậy, sự giãn mạch đó đang xảy ra. Và nó gây ra… Bạn đã cảm thấy điều đó và tôi cũng đã cảm thấy điều đó. Điều đó thật lạ lẫm khi lần đầu tiên xảy ra, nhưng hoàn toàn tự nhiên. Và nó trở lại khi bạn nín thở hoặc thở chậm hơn. Tôi chỉ biết mình đang làm điều đó nhờ vào một bức ảnh. Họ đã chụp một bức ảnh tôi trong khi tôi đang thực hiện bài tập thở. Và tay tôi đang ở trên không. Tôi không để nó ở đó và các ngón tay của tôi thì cong lại như một con cua. Nó giống như vậy. Ai đó đang điều hành buổi thở đó đang làm điều đúng. Bởi vì bạn muốn đạt được trạng thái đó nếu bạn sẵn sàng cho trạng thái đó. Vậy điều gì đang xảy ra với não bộ và cơ thể? Bạn đã từ chối cung cấp oxy cho bản thân. Bạn đã làm căng thẳng bản thân để có thể sống mà không có căng thẳng đó sau lớp học. Xin lỗi. Vậy làm thế nào để nó giúp tôi giải tỏa căng thẳng? Cách giống như một bồn tắm nước lạnh giúp bạn giải tỏ căng thẳng. Cách giống như việc bạn đến phòng tập thể dục trong nửa giờ hoặc một giờ, bạn đang vận động và xả stress. Cách giống như việc đến một lớp yoga trong một giờ. Bạn lại cảm thấy rất thư giãn. Đúng rồi. Điều này đang làm tăng cường căng thẳng. Nó đang làm căng thẳng cơ thể vật lý và não của bạn. Nó thực sự đang thúc đẩy điều đó để bạn có thể được tái nhận thức lại về mối đe dọa thực sự là gì. Đúng vậy. Bạn không bị quá nhạy cảm.
    Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn bạn cung cấp:
    Vì vậy, khi nhận được một email từ một người bạn và họ đang có vẻ không vui với bạn, bạn sẽ không hoàn toàn mất bình tĩnh. Đúng. Và tôi không bao giờ muốn nói chuyện với bạn nữa. Tôi nghĩ đó là một trong những lý do mà sau lớp học đó, bạn đã thốt lên, ôi, tôi có được một góc nhìn tốt hơn về cái mà chúng ta gọi là căng thẳng, cách tôi nên đối xử với những người xung quanh mình, và cách mà não tôi nên có cảm giác thư giãn như bạn đã có.
    Vì vậy, việc định lượng về mặt tâm lý là khó hơn, đặc biệt là về mặt tinh thần hay tâm linh, vì nó là một trải nghiệm rất cá nhân. Tuy nhiên, tôi sẽ nói rằng sau khi đã thực hiện nhiều bài tập thở tập trung, bạn biết đấy, những bài tập thở mạnh mẽ, tôi đã thấy nhiều người hoàn toàn được chuyển hóa nhờ nó. Họ thử một lần, rồi trở lại lần thứ hai, họ làm tốt hơn một chút, và họ loại bỏ được rất nhiều gánh nặng tâm lý. Người ta trải qua những điều thực sự khó khăn khi làm điều này. Tôi nghĩ điều đó thật đẹp vì đây là điều mà chúng ta đang thực hiện hoàn toàn một cách tự nhiên với cơ thể của chính mình, điều mà chúng ta có thể tiếp cận. Không có gì ngoại lai về nó. Đúng. Bạn biết đấy, đây là thứ mà chúng ta đang điều khiển bên trong hệ thần kinh của mình.
    Vì vậy, đó là điều tôi nghĩ cần được khám phá nhiều hơn. Tôi đã thử nhiều lần để vào máy chụp cộng hưởng từ (MRI). Tôi muốn làm xét nghiệm máu. Tôi đã tham gia một nghiên cứu, mà không có trong cuốn sách này, tại Phòng thí nghiệm Hypoxia ở San Francisco, một trong những phòng thí nghiệm Hypoxia lâu đời nhất, và nó đã khiến các nhà nghiên cứu hoảng sợ đến mức họ thực sự không muốn tham gia. Vì tay tôi có hiện tượng đó và họ đang lấy máu, và mức CO2 của tôi thấp đến mức, bạn biết đấy, họ muốn đưa tôi vào phòng cấp cứu. Tôi đã nói, “Không, không, tôi cảm thấy tuyệt. Đây là điều mà nó nên làm.” Nhưng họ muốn thấy mọi thứ nhất quán liên tục, đúng không? Họ thấy những cái giảm lớn trong CO2. Họ thấy căng thẳng. Họ liên kết điều đó với những căn bệnh nghiêm trọng. Họ không nhận ra rằng khi bạn tự tạo ra điều đó, đó là một điều mà bạn có thể giúp kiểm soát.
    Vì vậy, tôi hy vọng rằng nhiều nghiên cứu sẽ xem xét điều gì xảy ra với bộ não trong những bài tập thở mạnh mẽ này vì không có nhiều nghiên cứu đã được thực hiện. Nhưng tôi biết điều đó rất có lợi cho mọi người. Và có nhiều nghiên cứu cho thấy điều đó có lợi như thế nào cho trầm cảm, cho lo âu, thậm chí các vấn đề tự miễn dịch và nhiều hơn nữa. Trong tất cả những điều chúng ta đã thảo luận, điều gì là điều quan trọng nhất mà chúng ta đã bỏ qua liên quan đến việc thở, sức khỏe, sự an lành và, bạn biết đấy, những thực hành hàng ngày? Chủ đề quan trọng nhất mà chúng ta đã bỏ qua trong cuộc trò chuyện này là gì?
    Tôi không nghĩ rằng nhất thiết là chúng ta đã bỏ lỡ điều gì. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là nhấn mạnh một điểm mà tôi đã cố gắng làm vài lần, đó là bạn không cần phải trả tiền cho những điều này. Bạn không cần phải đọc hàng tá bài báo khoa học khác nhau để biết rằng hơi thở là một phương pháp chữa lành và rất bổ dưỡng. Đây là điều mà chúng ta có thể tiếp cận suốt cả ngày, suốt cả đêm. Vì vậy, bạn chỉ cần tập trung vào những điều đơn giản này, làm tốt những điều đó và phát triển từ đó.
    Cuối cùng, tôi rất mong muốn nếu mọi người cuối cùng có thể tiến tới tham gia những buổi thở mạnh mẽ, đầy sức mạnh này. Bởi vì tôi không biết bất cứ ai đã tham gia một trong số những buổi này mà không nhận được điều gì từ đó. Tôi nghĩ bạn là bằng chứng sống cho điều đó ngay bây giờ. Tôi cũng là một người rất hoài nghi. Tôi cũng vậy. Đó là bản chất công việc của tôi. Vì vậy, chỉ cần áp dụng những điều đơn giản này và tôi sẽ nói một lời cuối cùng. Rối loạn thở là một vấn đề nghiêm trọng, đặc biệt là với trẻ em, đặc biệt là với người lớn cũng vậy. Vì vậy, hãy nghiêm túc với điều này, sửa chữa nó, và tôi nghĩ bạn sẽ thực sự thấy được những lợi ích từ điều đó.
    Bạn có mặt ở đây một phần vì bạn đang thực hiện một series BBC Maestro, phải không? Đúng vậy. Đội ngũ của tôi đã nói với tôi như vậy. Điều này thật thú vị. Vậy series Maestro đó, bạn đã viết xong chưa? Bạn có biết nó là gì không? Tôi đang ở giữa việc viết ngay sau đây. Được rồi, hãy viết nó lên. Vâng. Và tôi đoán rằng nó sẽ liên quan đến một trong những chủ đề mà chúng ta đã thảo luận. Điều đó sẽ đúng. Nó là một hướng dẫn cơ bản và công cụ cụ thể về những gì cần làm và khi nào và cách cải thiện những điều kiện này. Nhưng nó cũng chứa, 90% nội dung trong cuốn sách này đã bị vứt bỏ, đúng không? Bởi vì tôi không muốn có một cuốn sách 600 trang. Vì vậy, tôi có thể lồng ghép tất cả những nội dung khác mà đã bị vứt bỏ. Một số điều này thì huyền bí hơn, một số lịch sử, nhưng cũng có nhiều khoa học nữa.
    James, tôi có thể nói chuyện với bạn mãi về điều này. Tôi thực sự có thể. Cách bạn diễn đạt các điểm và nghiên cứu bạn đã thực hiện thật hấp dẫn. Nhưng tôi thấy mức carbon dioxide của chúng ta đang tăng lên. Chúng ta đang tiến gần hơn. Chỉ trong khoảng thời gian đó, nhưng 170 điểm. Đó là nhiều. Thật buồn cười. Tôi cảm thấy như thể, bạn biết không, đột nhiên, tôi sẽ mua một trong những cái đó. Chúng ta có một truyền thống kết thúc. Được rồi. Đó là vị khách cuối cùng sẽ để lại một câu hỏi cho vị khách tiếp theo. Không biết họ sẽ để lại cho ai. Câu hỏi để lại cho bạn. Rất đơn giản. Điều gì thúc đẩy bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình?
    Sự tò mò. Đó là tất cả, đó là điều duy nhất mà, không phải là điều duy nhất, nhưng là điều chính mà tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi háo hức đối mặt với ngày mới vì tôi có được sự sang trọng khi có một công việc cho phép tôi trở nên tò mò. Tôi đã từng có nhiều công việc không cho phép tôi tò mò, nhưng tôi có thể đặt câu hỏi và có những cuộc trò chuyện và mỗi ngày đều là một đặc ân vì điều đó.
    Chà, tôi nghĩ từ việc đọc cuốn sách này, như tôi đã nói, đây là cuốn sách đã nằm bên cạnh giường ngủ của tôi, bên cạnh giường của bạn gái tôi trong suốt khoảng một năm qua, kể từ khi chúng tôi chuyển đến nơi ở mới, bạn đã thực hiện một công việc tuyệt vời trong việc cô đọng thông tin để làm cho nó dễ tiếp cận và phù hợp với mọi kiểu độc giả ở đó.
    Nhưng mà, điều đó thật sự giống như một ánh sáng, mỗi trang khác nhau, gần như có một bóng đèn được bật lên trong đầu tôi về cách tôi đang sống cuộc đời mình và những điều nhỏ bé, đơn giản, mà như bạn nói, không phức tạp. Tôi không cần phải mua một khóa học lớn nào đó hay tôi không cần phải trở thành bậc thầy trong bất cứ điều gì, vẫn có thể tạo ra một sự thay đổi cơ bản trong cuộc sống của tôi. Và đó là lý do tại sao cuốn sách này lại quan trọng đến vậy. Nhưng ý tôi là, cuốn sách tự nó đã nói lên điều đó vì cuốn sách này đang được bán rất chạy. Đây là một trong những cuốn sách đang được lan truyền qua truyền miệng. Một người truyền cho người khác. Tôi có thể nói thông qua những người trong nhóm của tôi và mạng lưới cách mà cuốn sách đã lan truyền, và Jemima và sau đó là Mel và Sophie và cứ tiếp tục như thế. Và tôi nghĩ điều đó nói lên cuốn sách này. Tôi nghĩ điều đó thật thú vị, thật tiếc, thật sự tiếc là tôi tin rằng cuốn sách này hiện giờ là một tài liệu đọc cần thiết. Nhưng nó nói lên vấn đề không phù hợp và chúng ta đã đi xa đến mức nào từ những thói quen tốt liên quan đến việc thở và hậu quả mà nó đã gây ra cho sức khỏe của chúng ta. Tôi rất háo hức để xem loạt phim BBC Meisters nữa. Tôi sẽ theo dõi điều đó vì tôi yêu thích những series đó và chúng cung cấp, như bạn nói, một bộ công cụ có thể hành động cho nhiều điều mà chúng ta đang bàn luận hôm nay. Tôi thích cách bạn tiếp cận các chủ đề. Tôi thích sự công bằng trong đó. Tôi thích việc bạn dẫn trước với bằng chứng. Và như bạn đã làm trong suốt cuộc trò chuyện này, bạn cố gắng giữ ý kiến của mình thứ yếu so với những gì bằng chứng đang nói, điều mà tôi nghĩ là rất quan trọng. Và nhiều người thực sự, họ khá sợ hãi về những gì bằng chứng đang nói. Vì vậy, họ hoặc là tránh nó hoặc hoàn toàn không đề cập đến nó, nhưng bạn giữ được nguyên tắc đó rất, rất tốt. Công việc của bạn sẽ giúp đỡ rất nhiều người. Tôi không thể tưởng tượng có hàng triệu hàng triệu người mà bạn sẽ không bao giờ gặp. Vì vậy, thay mặt cho tất cả những người đó, bao gồm cả bạn gái tôi, như tôi đã nói, cô ấy bắt đầu một studio ở tầng trên gọi là Barley Breathwork một phần vì những gì bạn đã viết. Vì vậy, sau đó, tôi rất muốn chỉ cho bạn xem nó, nhưng chỉ để bạn có thể thấy nó, vì đó là một ví dụ cho bạn về tất cả những cuộc đời mà bạn sẽ không bao giờ gặp nhưng công việc của bạn đang chạm đến. Bạn sẽ không bao giờ gặp được, bạn biết đấy, có lẽ nếu hôm nay chúng ta không gặp nhau, bạn thậm chí sẽ không biết rằng có một studio đã được ra mắt ở London nhờ vào công việc của bạn, hay có người đã dành cả cuộc đời mình để giúp đỡ mọi người với việc thở vì công việc của bạn. Vì vậy, thay mặt cho tất cả những người đó mà bạn sẽ không bao giờ gặp. Cảm ơn bạn, James. Công việc của bạn rất cần thiết. Và tôi không thể chờ đợi để xem bạn sẽ viết về điều gì tiếp theo. Tôi rất tò mò. Tôi nghe nói có một cuốn sách đang trên đường ra mắt. Rất háo hức với điều đó. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã mời tôi. [Nhạc]
    你可以隨心所欲地運動,吃對的食物,每晚睡八個小時。
    但如果你呼吸不對,你會一直生病。
    詹姆斯·內斯特是有關呼吸的國際暢銷書作者。
    作為一個物種,我們在很大程度上失去了正確呼吸的能力。
    詹姆斯周遊世界,試圖找出問題出在哪裡,以及如何修正它。
    99%的人呼吸都存在功能障礙。
    他們沒有意識到自己這樣對身體和大腦造成的傷害。
    看看我們一天坐的姿勢,睡覺的方式,吃東西的習慣。
    現代世界正在合謀讓我們生病。
    糖尿病、哮喘、代謝及自體免疫問題、焦慮,甚至注意力不足過動症。
    專家表示,這100%與你特別是晚上呼吸有關。
    真的嗎?
    不良的呼吸習慣是災難的食譜,這正是如今許多孩子所面臨的情況。
    所以如果你是父母,當你可以聽到他們在睡覺時的呼吸,這是一個很大的紅旗。
    但是我相信每個人都可以成為良好的呼吸者,而這些步驟是免費的。
    我們可以在這裡坐著的時候做到。
    所以第一件事是……
    二氧化碳被視為這種毒素。
    為什麼?
    當濃度超過800到1000時,對認知和身體功能可能有嚴重影響。
    在這次訪談中,我一直在記錄我們的二氧化碳含量。
    它在上升。
    如果我們繼續在這裡工作幾個小時,你會發現你無法忍受。
    天啊。
    詹姆斯,在你所有可以致力於的事物中,你為什麼選擇將十年的工作與努力投入到呼吸這個話題上?
    這是因為發生了一些事情。
    而且在個人和職業生涯的許多年中,我從未打算寫一本關於呼吸的書。
    我的意思是,這是一個多麼無聊的主題,對吧?
    直到我開始出現每年都復發的呼吸問題。
    我在舊金山衝浪很多,因此我經常得支氣管炎、輕度肺炎。
    這並不值得擔心。
    我會去看醫生,醫生給我一包藥片,然後我就回家了。
    這樣的情況一直持續到我的一位醫生朋友在看著我。
    我們在外喝酒,她說:“我覺得你的呼吸有些問題。”
    這是呼吸,你知道嗎?
    這是我們自動執行的事情。
    我完全沒有考慮過這一點。
    她說:“喔,你可以去上個呼吸課程。”
    我去了呼吸課程,深深震撼了我,從多個層面來說。
    我克服了我所遇到的呼吸問題。
    我沒有在書中寫到這些,因為我不想讓我的經歷成為每個人經歷的代表。
    但我所有的問題完全消失了,百分之百。
    於是我開始更深入地探索這個問題。
    我可以學習到什麼有關呼吸的知識,以及它如何能在運動表現、睡眠和其他方面對我有益,我發現我的健康在我採取不同習慣的過程中不斷朝著正確的方向改變。
    那已經是十多年以前的事了。
    實際上,那可能是12年前的事了。
    然後我開始寫有關水下潛水者的文章。
    我自己開始自由潛水,學習呼吸的極限,學習如何運用你的呼吸來做那些科學上被認為不可能的事情。
    這讓我作為科學記者的興趣大增。
    那麼你當時的症狀是什麼?
    我在訓練的時候經常是用口呼吸。
    我慢跑的時候總是用口呼吸。
    我打空手道的時候也用口呼吸,衝浪時也是如此。
    我注意到晚上,我無法記得有哪次是沒有在床邊放一大杯水就入睡的。
    我會在晚上醒來多次。
    早上醒來的時候,口腔非常乾燥,嘴巴裡非常黏。
    我以為這完全是正常的。
    我還注意到當我在高強度訓練時,我會稍微喘息。
    我能聽到自己的呼吸。
    我認為這是正常的。
    每當我和人們談論這個時候,他們都會說:“哦,歡迎來到老年。
    年紀大了就會這樣。”
    我認為這不是一個正當的理由去這樣不正常地呼吸。
    但真的,需要別人指出來我才明白,或許這裡面有問題,或許我應該去修正它。
    你的那位醫生朋友建議你參加這個呼吸課程。
    你去參加了這個呼吸課程。
    是這次課程本身幫助了你,還是你從中學到的練習有助於你?
    那一課程完全顛覆了我的想法。
    它具有所有泡沫和新世紀風格的特徵。
    所有人穿著流動的衣服。
    有些人還戴著頭帶。
    我心想:“天啊,我在這裡做什麼?”
    舊金山有很多這樣的東西。
    所以我對夢捕者什麼的有一定的適應能力。
    直到我坐下來開始真正擺脫所有這些,使我抵制真心投入這個練習的腦中的問題後,才開始呼吸。
    我在書的開頭提到過這一點,但我完全是透過我的T恤流汗。
    那並不是一個溫暖的房間。
    裡面是相當冷的。
    我從T恤裡全身都是汗。
    我的牛仔褲上有汗漬。
    我的頭髮也是濕透的。
    這一切都是因為我坐在一個冷房間的角落,只是遵循某種模式呼吸。
    顯然,在我裡面釋放了某種東西。
    當我跟醫生提到這一點時,我回去,他們說:“哦,你發燒了。
    哦,你知道,房間太熱了。
    哦,你被蓋在毯子裡。”
    這些全都是錯的。
    裡面發生了一些更深層次的事。
    他們的醫學訓練並不能理解這一切。
    於是我試著在其他地方尋找答案。
    這就是我多年的努力所在。
    您花了多年的時間在這上面。
    我指的是,關於這個主題的書籍將在近十年後出版。因此,現在回想起來,你有了那些答案,知道為什麼你在衣服上出汗,為什麼會有那種生理反應。那答案是什麼呢?作為科學記者,我沒有個人意見。我是一個過濾者。我的工作是跟每個人交談,尤其是當醫生告訴我,“哦,別和那些人講話。他們不知道自己在說什麼。”這正是我最想接觸的人。因此,我與每個人交談,試著綜合我所學到的根據這些不同文化、不同學習方式的真相,並把它寫成一本大眾可以理解的書。所以我對這個問題有自己的個人看法,但我會努力讓個人觀點不影響我的寫作。接下來一個重大的催化事件,也就是啟發你工作的靈感點是2011年。正如你所說的,你前往希臘報導自由潛水錦標賽。這段經歷增加了什麼對你撰寫書籍的靈感雲呢?你從中了解了呼吸的本質嗎?是的,這真的很有趣。在生活中,有些經歷,你根本不知道自己打開了一扇完全不同的門,而未來十年你都將穿越這扇門。這正是我在希臘經歷的。我對此並不了解,但出發後讓我大開眼界。這些人從水面上吸一口氣,然後潛入120米深的海中,然後五分鐘後再上來,隨後讓位給下一位競爭者。你觀察他們。那裡的水非常清澈,能見度達到150米。你看著他們,就像手一樣消失到無邊的海洋中,然後再出來。我心想,天哪,我們對呼吸和人類身體的極限知之甚少。我想了解更多。我也想親身體驗這一切,並不是要潛得那麼深,但我想獲得更多的東西,因為我認為我們對我們的極限和應該做的事情,以及不應該做的事情了解得不夠,而我認為我們的身體潛力遠不止於此。當我在讀你的書時,你將呼吸形容為健康的支柱,這是一個相當重要的聲明,因為當我們想到健康的支柱時,可能會想到運動或飲食,但呼吸卻未被視為健康的支柱。老實說,在我30年的生命中,前27年及29年裡,我純粹看待呼吸,只是一種不自覺的、無關緊要的事情。直到最近,因為你的工作影響了我非常親近的人,我才開始質疑這一點。在當前的社會中,當我們談論大多數人對呼吸的看法及其所扮演的角色時,我們處於什麼樣的境地?我也想了解,為什麼這是錯誤的,因為,如我所說,我將呼吸視為僅僅是這種自然而然發生的事情,而了解到這一觀點可能深刻地影響了我,讓我感到相當不安。就像你說的,我一直指向錯誤的東西。我一直認為我需要一些藥物或者我就是無法入睡,有人可能會覺得自己是失眠症患者或者別的什麼。但是,你非常深刻地指出,呼吸遠不止是一種無意識的行為,我們毫不考慮地去做。呼吸是一種自然發生的過程,這是一件多麼美好的事情,我們進化到了每次呼吸都不必思考的地步。這會帶來真正的問題,但並不意味著我們不能對自己的呼吸進行有意識的控制,並從身體中引發不同的效果。因此,我們根據環境的影響、睡眠方式、口腔結構等,養成了對於呼吸不太好的習慣。因此,人們花那麼多時間進行呼吸練習,以及練習較慢的呼吸、淺呼吸,以及鼻呼吸,正是為了重置一種自然習慣,這樣你就不必太多思考。我不想在日常生活中不斷查看自己的呼吸。我希望那能夠自動化,但這需要花費很多時間才能回到健康狀態,讓它成為無意識的。這些壞習慣到底是從哪裡來的?因為我認為,我的身體我是幾千年、幾萬年進化的產物,理應能夠自動正確運作。究竟是什麼改變了,導致我做得不對?你的身體預設並不會自動正確運作。造成變化的是現代環境在試圖使我們生病。我認為這完全不是誇張。如果你看看我們整天的坐姿,看看我們工作的方式,看看我們的飲食習慣,看看我們的睡眠情況,還有周遭的污染、噪音污染和空氣污染,這就是我們如此生病的原因。這是環境的影響。人類的身體非常適合過上健康的生活,這也是為什麼剩下的少數原住民文化不需要去看心臟病專家或肺病專家,或牙醫,他們的牙齒直,在呼吸方面也非常完美。他們沒有我們今天所遭遇的這些問題。所以這些是文明的疾病。我們面對的大多數問題是在幾百年前創造出來的。而呼吸方面的一個問題是我們的面部結構已經無法再以健康的方式呼吸了。
    數百年前確實如此,我們從骨骼記錄中得知這一點。
    那麼,生活在我們居住環境中的一些最常見的現代問題是什麼呢?
    在這裡,我指的是疾病。
    您發現哪些日常疾病是我們的誤解和不良呼吸習慣的副產品?
    請給我一份最常見疾病的清單。
    它們都與此相關,甚至是糖尿病。
    誰會想到糖尿病的發作會因為夜間不良的呼吸習慣而觸發呢?
    但這正是研究人員所發現的。
    因為如果你整夜都在窒息,
    正如許多人所經歷的那樣,
    你並沒有真正休息,無法進入深睡狀態,
    這意味著你的身體永遠無法恢復,
    你的身體將會崩潰。
    所以,研究人員早已知道這一點已有50年了。
    有科學研究一次又一次地證明了這一點。
    就糖尿病及代謝問題而言,原因也是如此,自體免疫問題也是。
    你不斷這樣呼吸,身體彎曲。
    (重重呼吸)
    你在對身體造成不必要的炎症,
    在引起神經系統功能障礙,
    你處於那種交感神經狀態,
    而這在一段時間後會觸發很多自體免疫問題。
    所以,這些問題,雖然不完全是,
    卻與呼吸有關。
    它們專門與飲食、運動、睡眠和呼吸有關。
    你可以吃所有正確的食物。
    你可以每晚睡八個小時。
    你可以盡情運動。
    如果你呼吸不正確,你永遠會生病。
    我六年前聽到一位研究者這麼說,
    而現在我比以往任何時候都更相信這一點。
    在你書的開端,你在自己身上測試這些東西。
    你做了一個實驗,我覺得真的非常有趣。
    我認為這個實驗對我影響深遠,
    因為每當我在那個該死的跑步機上時,
    我都在思考我所讀過的內容。
    但你為什麼想要自己做這個實驗,這個實驗又是什麼?
    我真的不想在自己身上做這個實驗。
    我真的不想這樣做。
    其他人也不會去做。
    真的嗎?
    從來沒有進行過這樣長時間的鼻呼吸與口呼吸的人類試驗。
    我曾與斯坦福大學的鼻科研究主任Jayak Arnayak交談,
    他是這一領域的頂尖專家。
    我說,我們知道動物以這種方式呼吸會發生什麼。
    我們知道口呼吸對兒童、成年人、老人、睡眠和運動表現的所有有害影響。
    為什麼你不能測試這個?
    讓我們找一大群人來測試這個。
    他說,這永遠不會發生。
    我們不會找到資金。
    他還認為,從倫理上來說,這樣做會有問題,
    因為他知道成為口呼吸者會造成什麼損害。
    所以在所有這些之後,我就幾乎放棄了。
    然後我有了個主意。
    我說,那如果我自己做呢?
    如果我找一個其他人一起呢?
    我們會報名。
    我們會簽署任何免責聲明。
    然後我們就這麼做了。
    這僅僅是兩個人,
    但那是我們所允許的最大人數。
    他說,好的,但他沒有資金。
    所以我們不得不自己支付在斯坦福的實驗費用,
    這並不是我一生中最便宜的支出。
    但我想知道,我在寫口呼吸,
    寫所有的問題,
    並寫我主觀經驗的轉變,
    成為鼻呼吸者的過程。
    我想看到這些經歷通過機器的數據來記錄和說明。
    這就是我們為什麼這麼做的原因。
    那麼實驗進展得怎麼樣?
    糟透了,非常糟糕。
    讓人知道,這是一個為期10天的實驗,
    在那期間我們的鼻子是被堵住的,對吧?
    然後再為期10天,
    我們的鼻子裡的所有東西都被釋放,
    我們幾乎完全以鼻呼吸為主。
    那10天內的其他一切
    都是完全相同的。
    我們吃相同的食物。
    我們走相同的步數。
    我們的運動量相同。
    所以完全一樣。
    我們進行了科學研究
    並在之前、期間和之後收集了一堆數據。
    我們每天也三次收集數據,
    觀察身體、睡眠、炎症等情況。
    我們知道這不會很愉快,
    但我不知道會糟糕到這種程度。
    我並不想過於戲劇化,
    但真的很糟糕,糟透了。
    我很高興我永遠不必再做那個實驗。
    同時,我對那些
    沒有意識到鼻塞的人的感到十分遺憾,
    他們已經以這種方式生活了多年,
    卻不明白這是導致他們偏頭痛、睡眠問題等的主要原因。
    當你描述這太糟糕時,我能在你身上看到,
    你幾乎是在將自己傳送回那一章。
    我能從你的臉上看出來。
    那是一點創傷後遺症的感覺。
    真的很糟糕。
    當你說糟糕的時候,你具體是指什麼?
    就在前幾天。
    所以我跟來自瑞典的呼吸研究員和呼吸治療師Anders Olsen一起做了這個實驗。
    他是唯一願意這樣做的人。
    他自費從瑞典飛過來
    想要理解這一點。
    他已經談論鼻呼吸十年了。
    對吧?
    所以他說:“好吧,我想要將這個驗證一下。
    我想看看我正確還是錯誤。”
    最初的幾天,我們還有點開心。
    我問他:“你睡得有多糟?”
    我們在幾天內從完全不打鼾變成了全力打鼾和睡眠呼吸暫停。
    所以我們互相比較,展示自己有多病。
    但在一個星期左右之後,我們看到可能幾天前的情況,像是我晚上無法入睡。
    我每晚都在恐懼睡覺
    因為我的嘴巴太乾,睡得很差。
    我在每晚睡了九到十小時後感到非常疲憊。
    數據也證明了這一點。
    所以到了第十天,情況真的變得非常糟糕。我們的身體狀況很差。我再一次想提到,許多人,特別是在過敏季節,會持續幾個月都感到鼻塞。而他們並沒有意識到這樣對他們的身體和大腦造成了多大的傷害。在你看來,有多少人呼吸得不正確?如果他們去做一個練習或了解你書中所提到的內容,你認為會有多少人如果改變了呼吸方法,會獲得更好的整體健康和幸福感?我相信,通過一些簡單的步驟,每個人都能成為所謂的良好呼吸者。而這些步驟是免費的,對每個人都可用。如果你看看呼吸功能不良的群體比例,我聽過不同人的不同數字,從全天候從事這項工作的呼吸治療師,到訓練奧林匹克運動員的精英教練,他們都說他們看到的95%到99%的人呼吸功能不良。所以基本上這幾乎是每一個人。顯然,有些人是有差異的。有些哮喘患者伴隨著恐慌發作,呼吸非常不正常。而且還有一些運動員,他們能忍耐疼痛並贏得比賽,但仍然呼吸不正常。所以這是有一個曲線的。我們每個人在這個範疇上都處於某個位置。我們都是的,對吧?而我也不是一位完美的呼吸者。你也不是一位完美的呼吸者。尋找一位完美的呼吸者就像尋找一位每餐都吃得完美的人一樣困難。而那個人可能也不是你想要陪伴的人。你提到的部落及那些不生活在我們這種環境中的人。另外,你也提到過呼吸作為一種失傳的藝術。我對此非常著迷,我想我在過去幾年裡一直著迷於我們祖先是如何生活的,和他們是如何做事情的。我曾與丹尼爾·利伯曼博士談論過跑步、腳和肌肉力量以及所有那些東西。我也和很多其他人談過加工食品,以及這些現代的錯位疾病,這些讓我們無法與自己保持一致的狀況,已經成為我如何應該生活的一個非常重要的理解部分。呼吸作為一種失傳的藝術,當你回顧歷史時,學到了什麼?人們是如何呼吸的?那告訴你我們怎麼做錯了什麼?我了解到,在幾百年前,我們並不需要呼吸訓練課程。我們本身就有能夠正常呼吸的身體。我們生活在支持健康呼吸的環境中。對了,我很喜歡利伯曼的工作。我從他身上學了很多,包括關於尺度和呼吸的大量知識。所以,我從他身上學到了很多很多。所以,人們說,好吧,你怎麼知道我們不能回到過去呢?你可以看看原住民文化,這是利伯曼和許多其他人所做的。他們發現他們沒有腳部問題。他們沒有背部問題。他們沒有心臟病。他們沒有哮喘。為什麼美南方人,即這些在美國的群體,過著如此傳統的生活方式呢?有些人說哮喘是遺傳的。所以美南方人和貴格會教徒,不接觸任何科技的人,對吧?他們的哮喘比例是0.5%。與此同時,美國人口中,10%的人患有哮喘。所以顯然,環境與我們的健康息息相關,並且確實影響著我們的呼吸。關於我之前提到的所有那些事情,你坐得怎麼樣?你的壓力水平如何?你的睡眠如何?你如何鍛煉?所有這些事情都會影響到你呼吸的健康程度。所以在現代世界的背景下,如果幾百年前我們不需要呼吸訓練,污染等問題的出現,我明白,但是否有日常事務,比如我現在坐的椅子,以及我每天的工作方式影響著呼吸,然後再看像哮喘這類情況?當然有,是的。我們可以逐一探討其中的一些事情。所以當你坐著,我一天坐八小時,我也努力使用站立式辦公桌,你阻礙了正常呼吸的能力。因此,我現在坐在這把椅子上坐得很前傾。即使我想深呼吸,這也是非常困難的。我必須費力去做到這一點,因為我的橫隔膜,即在肺底下的那部分,無法正常下降,無法讓我進行正確的吸氣。請給我解釋一下橫隔膜是什麼。好的,橫隔膜是一塊傘狀的肌肉,位於肺部下方。肺就像兩個氣球。它們自己無法膨脹。需要橫隔膜向下伸展。它創造了一個真空,空氣進入肺內。當我們呼氣時,橫隔膜向上推動,將空氣推出肺部。所以這就是我們如何呼吸的。不是肺在工作,而是橫隔膜在下降,創造真空。空氣進來,然後橫隔膜上升,將那些空氣推出。所以你需要正確的橫隔膜運動才能正常呼吸。當我們的身體不讓我們這樣做時,當你在公共汽車上或飛機上坐了12小時,並且坐得這樣,你就無法正常呼吸。這意味著你只能用胸部呼吸。你無法使用到其他所有區域。如果你只是用胸部呼吸,你就必須呼吸更多的次數,原因在於你吸入的那個區域中,有太多的部分並不參與氣體交換。它不會吸收空氣中的氧氣。
    所以我們大多數人大部分的時間都是這樣度過的。
    坐在椅子上趴著,像這樣。
    而且呼吸也是這樣。
    我們可以這樣生活。
    這並不意味著我們健康。
    我們每天可以吃三片披薩,對吧?
    我們有足夠的卡路里可以這樣做。
    這並不意味著我們健康。
    所以這是第一件事情。
    你可以適當地坐在椅子上來呼吸,對吧?
    但這需要一些努力。
    如果你再看一次原住民文化,
    看看他們是怎麼坐的。
    看看他們的脊椎。
    這是一件美好的事情。
    他們坐的姿勢有助於
    正確的呼吸。
    任何雕像,任何古老雕像,看看其姿勢。
    那個姿勢,對於現在無法看到這一點的人,
    那個姿勢是筆直的,還是持續的?
    它是筆直的,但同時又放鬆。
    它是有一條筆直的脊柱。
    我知道一旦你學會這一點,它會讓你變得神經質。
    第一件事情是真正注意你是怎麼坐的。
    當我們感到壓力、回覆電子郵件、坐在筆記本電腦前時,
    我花了很多時間這樣。
    然後我們也有壓力反應,
    這進一步減少了我們正確呼吸的能力。
    我們開始呼吸得太多。
    我們開始屏住呼吸。
    然後我們呼吸得太多。
    我們的姿勢就像這樣。
    所以一切都在共謀讓我們成為非常差勁的呼吸者。
    這不是我提出的一個遙遠的假設。
    這是基本的生物力學,關於身體是如何運作的。
    橫膈膜的部分對我來說非常有趣,
    因為你提到,許多人稱橫膈膜為第二顆心臟。
    因為它是一種在某種程度上是自主的肌肉。
    像心臟一樣,我無法控制我的心臟。
    我可以控制我的橫膈膜,
    但當我不去想它時,它會自己控制。
    這並不完全準確。
    是的,絕對如此。
    它是一個自主功能。
    但通過有意識地控制這個橫膈膜,
    你可以控制你的心臟。
    你可以控制血流。
    而橫膈膜還會做大量的工作
    把血液泵入心臟並將淋巴液泵遍全身。
    所以當你看到人們的橫膈膜動作只使用5-10%,
    這現在被認為是正常的,
    只移動這麼多橫膈膜,
    他們的心臟必須更加努力地去泵血。
    而他們的身體也必須更加努力地去泵淋巴液,
    而你需要這些淋巴液來清除所有的廢物,對吧?
    身體喜歡運動。
    這些液體需要流動。
    所以僅僅通過稍微深一點的呼吸
    和多呼出一些空氣,
    你就能幫助你的心率,
    這就是為什麼過一段時間後你的心率會開始下降。
    在某些情況下,你還能幫助你的血壓。
    你能夠通過更慢、更深的呼吸來增加淋巴液的流動。
    並且只要看看動物王國作為你的指導。
    我們不需要任何花哨的動畫來告訴我們正確的呼吸是什麼。
    看看一隻健康的狗在睡覺。
    看看一個健康的嬰兒在睡覺和呼吸。
    看看原住民文化,他們是怎麼睡,怎麼呼吸的。
    你無法察覺他們的呼吸。
    而這就是健康的呼吸。
    它應該是不易察覺的。
    所以當很多人聽到健康呼吸時,
    他們想要過度去做,對吧?
    他們想,對,是的,我感覺很好。
    如果你看看一位僧侶或某個呼吸大師,
    你無法察覺他們的呼吸。
    它是如此柔和和微妙,進出自如。
    那是一個平衡的人。
    他們的神經系統是平衡的。
    他們的呼吸是平衡的。
    這些是我們可以學習的習慣嗎?
    你提到姿勢和橫膈膜運動,
    還有我們大約使用了多少百分比的橫膈膜,
    以及這對我們的肺部充氣的影響。
    這些是我們可以學習的習慣嗎?
    當然可以。
    因為即使姿勢感覺像是坐這樣很難。
    如果你開始注意你的呼吸,
    你的姿勢就會變得更好。
    坐這樣的時候,想要呼吸一口大氣是很難的。
    看看你的姿勢會發生什麼變化。
    所以形式決定你的呼吸。
    你的呼吸決定你的形式,這在大約1200年前寫在道德經裡。
    所以一旦你學會這種正確的慢深呼吸,
    你的姿勢就會自然而然地改善。
    你會推薦什麼,因為很多人都在辦公室工作,
    我就是其中之一。
    我花了很多時間坐下來,十個小時盯著屏幕。
    你會推薦什麼給我們?
    嗯,我認為科學對於站立式辦公桌的益處是相當清楚的。
    可調式站立式辦公桌真的很有幫助,可以在部分時間坐,部分時間站立,
    尤其是當我在打電話的時候,經常我都是站著。
    所以我只需按一個小按鈕,就能回到站著的狀態。
    當你站著時,你就打開了你的胸部,這些肋間肌。
    你讓自己自然地呼吸更深的氣息。
    你可以坐著這樣做,
    但這樣坐著看起來有點搞笑。
    所以我認為這是一個好的小竅門。
    我認為科學非常明確,每幾個小時,我不太擅長這一點,
    我在努力做得更好,去散步10分鐘,
    在你走動的時候接電話來重置一下感覺。
    但這只是很多不同組件中的一個,
    看看姿勢及其與健康呼吸的關係。
    當我在讀你的作品,
    並思考與你進行這次對話時,
    這實際上,我想,略顯明顯,但我也能理解這是一個愚蠢的問題,
    就是如果鼻呼吸對我們的健康和幸福如此有益,
    那麼為什麼我們會有通過嘴呼吸的能力呢?
    她的意思是我在說什麼。
    這是一個好問題。
    多麼奇妙啊,我們有一套備用系統,以防我們的鼻子發生任何事情,不至於突然去世,對吧? 所以你可以通過鼻子喝水,對嗎? 這真的很難做到,但你可以,水會進入你的胃裡。 但這並不意味著這是正確的做法,就像呼吸一樣。 再次看看動物王國。 看看一隻獵豹以每小時100公里的速度奔跑。 它是怎麼通過鼻子進行呼吸的? 馬只能在生病的時候才會開始用嘴呼吸。 所以這是一種生病的徵兆。 一匹奔跑的馬是通過鼻子呼吸的。 這就是我們這個器官設計來進行的呼吸。 沒有一個研究鼻科的人會反駁這一點。 鼻子在呼吸中有30種不同的功能。 所以它不僅幫助過濾空氣和加熱空氣,還幫助捕捉濕氣,大約多了40%的濕氣。 這樣你就不必不斷喝水。 當我看到某些人慢跑時,他們用嘴呼吸,還帶著四個不同的水瓶,他們完全不需要那些水瓶。 他們只需要學會通過鼻子呼吸,因為身體是設計來捕捉那個濕氣的。 這就是鼻子的功能,所有那些毛發的作用。 然後還有一氧化氮,這個神奇的分子在擴張血管、循環等方面發揮著中心作用。 並且它能殺死病毒和細菌。 這一切都發生在鼻子裡。 這不會在嘴裡發生。 笑氣只會在鼻子裡出現。 一氧化氮。 是的,我們通過鼻子呼吸能獲得六倍於正常的氧化氮。 怎麼做到的? 因為所有這些不同的組織釋放出一氧化氮,還有一些科學證據表明,這個一氧化氮的提升可以顯著幫助我們抵擋病毒和細菌,包括感冒。 所以通過鼻子吸氣和呼氣。 在一氧化氮和COVID康復方面有很多工作。 誰會知道我們可以在鼻子裡產生這麼多的一氧化氮? 如果你哼唱,這甚至能增加到15倍。 所以哼唱,如果你這樣做會讓每個人都覺得煩,可以將一氧化氮增加到15倍。 有一項研究顯示,一個人僅僅通過每天四次,每次大約10分鐘的哼唱,便完全擺脫了鼻炎。 所以這些都是你可以做的簡單技巧,它們對每個人都是免費的。 哼唱同樣有助於平靜身心,因為我們有迷走神經,對吧? 迷走神經,迷走音調就在這裡。 所以當你哼唱時,你是在向迷走神經發送信號,並使自己的身體平靜下來。 哼唱是做什麼的? 哼唱是刺激更多的一氧化氮,並允許它從所有那些組織中釋放出來。 所以你是用鼻子哼唱? 是的,你可以感受到那裡的震動。 所以三個月前,有人寄給我這個裝置,他們現在有一種為不想哼唱的人設計的設備,可以安裝在鼻子上為你哼唱。 如果這有助於你哼唱,可以考慮使用這個裝置。 但我發現其實選擇一首你喜歡的歌來哼唱更簡單。 當你談到普通感冒、流感和感染時,你是否看到了那些有良好呼吸習慣的人與普通感冒和壞呼吸習慣之間的明顯相關性? 從來沒有做過這方面的重大研究,對吧? 喘氣和用鼻子呼吸的普通研究,將來也不會有人去資助這種研究。 我可以說在經驗上確實如此。 如果你看看生物化學、看看生理學、看看鼻子的所有功能,你可以推斷出來,對我來說似乎非常明確,通過鼻子呼吸能讓你對某些病毒和細菌的敏感性降低。 你提到COVID。 你的書出刊的時候正值COVID疫情爆發,這真是不可思議的時機,我必須說。 是的,一些人以為我出這本書是有計劃的。 這很有趣。 書出版的第一周,有人批評它利用了這場大流行。 卻沒有注意到這本書在任何人聽到“COVID”這個詞之前,已經打印並在倉庫中存放了六個月。 你知道,我為這本書工作了很多年。 所以在美國的封鎖是在3月。 這本書在6月緊接著出版,對我來說簡直太奇怪了。 而所有的研究,關注呼吸模式,關注用鼻子呼吸,如何幫助康復長期COVID患者和急性COVID病例,都是非常扎實的。 而我仍然沒看到任何人在談論這個。 根據你的研究和你的書,有哪些重要的事情是我們沒有談到的,與COVID相關的? 我認為最重要的,嗯,這取決於哪個人的談話。 呼吸法社區裡的人一直在談論。 瑜伽士一直在談論。 佛教徒一直在談論。 所以在西方醫學中,你去看醫生,他會評估你的健康,聽心跳,也許檢查你的膽固醇。 但他們不會關注你的呼吸。 這對孩子尤其重要。 我無法告訴你,有多少成百上千的家長寫給我,他們的孩子在服用各種藥物,卻沒有任何效果。 他們有ADHD,正在學校中垮掉。 我對更多兒科醫生和其他醫生不去研究這一點感到震驚。 因為有如此多的孩子正在遭受痛苦,因為他們的呼吸實在太糟糕了。 而且這種情況已經持續了如此之久,以至於他們的身體現在開始反抗了。 那麼,孩子為什麼會以這種方式呼吸呢? 因為你想一想孩子,你會想到他們…… 我認為我們在成年或生命的後期形成了這種不良習慣。
    但是,想到一個孩子在某個地方已經養成了如此不好的習慣,實在讓人難以接受。你看,所有的路都會回到那些頭骨,不是嗎?還有那個人類學和那些古老的文化,是吧?所以這些孩子無法正常呼吸,因為他們的面部發育是如此的後退,這意味著它已經往後生長得太遠,以至於他們的呼吸道無法充分打開。因此,每當他們把頭放在枕頭上時,聽起來就是這樣。這是一個面部發展的問題,而這是幾百年前我們都沒有的。你可以清楚地看到這一點。我花了多年時間研究古代的骨骼,它們並沒有這些問題。所以一開始,我們就已經出了問題,是吧?我們的面部功能出了問題,這使得我們更難呼吸。再加上污染、不良的坐姿習慣、不良的呼吸習慣,那麼這就是災難的根源,這也是如今許多孩子所遭遇的情況。所以我不得不問,這種面部問題是從何而來的,如何在傳遞下去。因為在我看來,進化或退化,或不論用什麼詞來形容此情況,都已經停止。我以為我們已經不再變化和進化,因為我們不再被選擇出基因池。進化是無法停止的。進化意味著隨著時間的推移而改變。它並不意味著進步。所以當人們用“進化”這個詞來表達我們在改進,並擁有更好的能力時,這並不是這個詞的真正意義,即隨著時間的推移而改變。我們可以向好或向壞改變。在過去幾百年裡,我們的變化是向壞的。這不是我的看法,這是一個科學事實。所以回到那個問題,為什麼?為什麼一個動物會變得更糟?這又回到了我的回答,環境。我們可以追溯到我們面部結構以這種畸形的方式生長的確切時間點,使我們對健康呼吸的抵抗力變得更差,也是以這種方式改變的,讓我們的呼吸變得如此困難。那個時間點正是工業化食品進入不同文化的時候。這發生在不同的時期,最早進入英國和法國,然後擴展到德國,再到斯堪的納維亞,然後再傳遍世界的其他地方。你可以看到在一代人吃工業化食品的情況下,像罐裝的食物、瓶裝的食物、烘焙的食物、含糖的食物。在一代人中,50%的人口會有以前沒有的牙齒歪斜。牙齒歪斜表明你的嘴巴對於你的臉來說太小了。你的嘴巴變得太小,牙齒就沒有地方長出來,所以它們就長得歪歪斜斜。擁有一個對於你的臉太小的嘴巴還有什麼問題?你的氣道就會太小,你無法正常呼吸。因此我們可以準確地看到這一點。研究人員數十年來一直在進行這項研究,我已經看到這些頭骨在工業化之前和之後的變化。無論你身處地球的哪個地方,這個故事都是一致的。所以這就是毀掉我們臉部的原因。這就是為什麼我們看起來和三百年前、兩千年前、兩萬年前如此不同。為什麼我們的嘴巴在那個時候變小了?因為工業化的食品幾乎不需要咀嚼。吃軟的食物時,不需要咀嚼太多。因此,如果你想想,我們的祖先每天咀嚼大約三到四個小時,咀嚼生肉、骨頭、根類植物。想想你今天吃的食物。也許不是你,因為你可能在吃健康的食物。但是大多數人吃的食物,所有的都是軟的。只需幾口,就沒了。沒有嚴格的咀嚼。如果你在生活的早期階段沒有獲得這個,你的骨架不會發展得正確。你的肌肉組織不會正常發育。你會長出一種不同樣式的臉,使你更容易出現不良的呼吸習慣。那麼,這是否意味著我們可以避免這些呼吸相關的疾病的方式之一,就是讓我們的孩子在年幼時多吃一些困難的食物呢?絕對可以。如果你看看我們的祖先為什麼都有這些凸顯的、非常強壯的臉,這些巨大的氣道,那是因為他們至少母乳餵養兩年。而在此之後,他們不是轉為蘋果醬或嬰兒食物,而是吃成人食物,對吧?幾百年前並沒有Gerber的產品。他們從母乳餵養轉向成人食物,這需要大量的咀嚼。這是我們的面部在過去三百年來發展和退化的主要推動力。關於母乳餵養兩年的這一點,為什麼這是有意義的?這是我在這裡會遇到很多麻煩的地方。所以我想要非常明確,別擔心。我也會遇到麻煩。你也可能,信我。我要非常明確地說,我是一名記者,我會外出與該領域的專家交談。這些並不是我的觀點。我告訴你的是,我從數十位專家那裡聽到的意見,並且我並不是在羞辱任何人以任何想喂養他們的孩子的方式。這不關我的事。我從幾位專家那裡學到的是:母乳餵養所需的壓力和咀嚼會幫助拉伸臉部,並發展出更大的氣道。我再重申一下,我並不是在羞辱現代母親。你們面臨著巨大的壓力。瓶餵是完全可以的。你想這樣做,我覺得很好,但那種壓力,如果你想想,持續兩年,如果你不斷拉伸那張臉,面部發展就會有所不同。因此,這對我來說是有道理的。
    但即使孩子是用瓶餵的,這在想要用瓶餵養孩子的家庭來說是很好的,只要他們之後吃的食物是健康且能咀嚼的,我相信我的個人觀點是,你可以發展出所有正確的面部結構。你也可以使用一些不同的牙齒矯正裝置來幫助促進這一進程,這樣你就會一切都很好。
    瓶子和奶嘴之間有什麼區別?在它對我的——的影響方面。是的,當我提到我們兩個都會在這方面遇麻煩時,這就是我所說的。我不會進行視覺演示。任何人都可以在YouTube上查找。但從瓶子餵食要容易得多。從瓶子餵食的壓力更小。當你哺乳時,對嬰兒而言,必須緊緊依偎在母親的胸部,奶嘴實際上會深入他們的口腔,幾乎到達喉嚨,這需要更多的咀嚼壓力。我們知道這一點,這就是為什麼很多孩子在兩者之間有選擇時,他們會選擇瓶子,因為瓶子更容易。他們想要更多的食物,而且是更快的。而再次澄清,我想說的是,僅僅因為你早期是用瓶餵的,並不意味著你就注定了。這些聽起來有些沮喪,但我認為了解這背後的科學是一種啟發和賦權,這樣你就可以修正核心問題。我深信,用瓶餵的孩子可以透過培養其他習慣來成為出色的、完美的呼吸者。
    你提到過度活躍與呼吸之間的關聯。如果你是一位父母,而你的孩子遇到健康問題,即使他們沒有健康問題,也要看看他們晚上是如何呼吸的。這非常重要。看看他們白天的呼吸。如果他們大多數時間是透過嘴巴呼吸的,你必須加以改善。首先,他們將來更容易罹患哮喘、過敏和其他問題,特別是在晚上如果他們通過開口呼吸。而如果你能聽到他們在睡覺時的呼吸,這是一個很大的紅旗,你最好立即去檢查,因為這種呼吸模式會導致許多後續問題。這包括糖尿病的風險增加、免疫系統問題的風險增加、哮喘、注意力缺陷過動症等的風險增加。
    一些研究人員說過,這不是我自己的話,他們告訴我,根本不存在所謂的注意力缺陷過動症。這只是睡眠障礙性呼吸的結果,僅此而已。真的嗎?他們說,這與你在晚上呼吸有100%的關係。所以再次強調,這不是我的看法,這是他們所說的。我認為這有些誇張,但我並不認為說這些問題大多數情況下與孩子的睡眠窒息或打鼾有關是錯的。他們沒有睡好。如果你睡不好,你白天會怎麼樣?你的身體試圖保持清醒。所以,他們被給予興奮劑來保持清醒,給予安眠藥來入睡。這些安眠藥會使他們的呼吸變得更糟,因為它們會放鬆這裡的所有肌肉,並在他們呼吸時增加更多的阻力。因此,即使你聽到他們的呼吸有輕微的阻力,這也是一個需要警惕的徵兆。我知道這聽起來像是一種誇張的警告,但你可以在我網站上找到500個可供免費的科學參考文獻。看看基督教·奎米諾(Christian Guimino)的工作,他在斯坦福大學工作了40年。他在70年代就開始發出警報,但沒有人聽他說的話。而人們現在仍然不在乎,這是一個嚴重的問題。
    因此,對於孩子來說的真相,同樣適用於成年人,但我就此結束。我是說,請不要結束這個話題,赫瑪。 我更喜歡你發言。關於注意力缺陷過動症這一點讓我覺得很有趣,因為這在社會上一直是個熱門的話題,因為明顯的該症狀的上升,以及該症狀的診斷數量上升。這些研究人員和科學家認為,注意力缺陷過動症完全是早期呼吸習慣的結果,他們有什麼證據呢?或者他們做過哪些研究來顯示我們小時候的呼吸方式與我們罹患注意力缺陷過動症的機會之間的關聯?當他們改善呼吸後,那種症狀就消失了。真的嗎?在大多數案例中,而不是每個人。在大多數案例中,它會消失。你可以查看這些研究,我很樂意提供給你。對我來說,這是有道理的。如果你在入睡上有困難,你肯定不會在白天保持完全的清醒。這也是為什麼如此多的孩子會接受腺樣體切除手術、扁桃體切除手術等。但除非你改善呼吸習慣,否則這些手術可以帶來很大的幫助。除非你改善呼吸習慣,所有這些問題通常會再度出現,有時甚至會更加顯著。所以你沒有解決核心問題。核心問題就是呼吸和呼吸再訓練、呼吸習慣。
    在這次對話之前,我們進行了一些研究,發現了一項研究,該研究分析了始於六個月大、持續六年的11000多名兒童,顯示有睡眠障礙性呼吸的兒童更容易出現行為和情緒問題,例如過度活躍、攻擊性、沮喪和焦慮。他們發展出注意力缺陷過動症類似症狀的機率比正常呼吸者高50%到90%。這讓我震驚。這正是。我很高興你提到這一點,而我沒有。是的,還有數十項研究反復顯示同樣的結果。那麼問題就成為,如果我有注意力缺陷過動症,我已經30歲了,這取決於你是誰。我認為對這些事情沒有普遍的處方或保證。
    我認為這取決於那個注意力不足過動症(ADHD)的根本原因。我們知道在孩子身上,它被視為一個神經學問題,對吧?如果這是真的,那麼藥物應該能有效,但事實上並不是,對吧?我相信這是一個生理問題。這是一個呼吸問題,而那個研究只是眾多支持這一觀點的研究之一。如果你在談論一個有ADHD的成年人,根據我對健康呼吸習慣的了解,你只會受益。這種受益可能是這麼大,或者可能完全改變你的生活,對吧?你只有在做了之後才能知道。因此,我不覺得自己可以保證任何人任何事情。可能會有一些呼吸治療師或呼吸教練會說:「絕對可以通過這些呼吸練習治癒你的ADHD。」這沒問題,但我不認為這對每個人都是相同的處方。不過我知道這會有幫助。
    再回到這個思路上,我們一開始談論的是運動和鼻呼吸。我現在和幾個人坐在這裡。我記得是彼得·阿提亞(Peter Atea)和我談論VO2最大值。這是一個我仍然完全不了解的主題,但根據我的理解,這是我們每次呼吸所能夠吸取的氧氣量。因此,這是一個對氧氣攝取量的普遍衡量標準,衡量你在攝取氧氣方面的效率,這與呼吸有關,但也與呼吸系統有關,以及你如何將氧氣從肺部提取到血液中。這是一個評估一般運動表現的好指標。這不是全部,但它作為一個衡量標準也得到了某種抵制。不過,這是一個普遍的指標,對此是一個很好的工具。我們的健康結果、壽命與肺活量、VO2最大值以及所有那些東西之間是否存在相關性?那麼,真的有相關性嗎?
    幾年前我也有同樣的問題,於是我開始調查,結果許多研究發現,肺越健康、越大,壽命就越長。這是壽命的最大指標,即肺的大小和健康。最大的指標?是的,根據這些研究,弗雷明漢研究(Framingham study)對5200人在70年中進行了調查,發現壽命最長的人擁有最大、最健康的肺功能。他們甚至做了研究,看那些接受肺部移植的人,即外科植入的肺。接受較大肺部的人比接受正常大小或較小肺部的人活得長得多。因此,無論你如何獲得這些較大的肺部,這都是更好的。幸運的是,我們不需要移植來達成這一點。我們可以練習健康的呼吸。我們可以練習伸展運動。我們可以運動,這樣在自然上可以保持我們的肺容量。當你開始查看這些圖表時,看到的情況非常可悲。在你30歲之後,你幾乎就到了,所以準備好吧。這真令人沮喪。但你的肺功能開始快速下降。特別是對於50歲和60歲的女性,肺功能和肺容量開始縮小,縮小,縮小,這意味著在你需要更多氧氣變得更容易的時候,得到這些氧氣就變得更加困難。人們的健康狀況真的開始惡化。他們開始出現問題。好消息是,你可以通過做所有我們所談論的事情来延缓這種劣化,即做呼吸練習、運動。瑜伽不就是肢體拉伸和呼吸進入這個肺部、那個肺部嗎?所以瑜伽士在幾千年之前就已經知道這個道理。似乎這種惡性循環是自我強化和自我實現的,因為如果我的肺容量惡化,我的運動和運動能力會惡化,這就意味著我的肺容量會惡化,這意味著我會動得更少。這確實是一個惡性循環,對吧?絕對如此。在我研究這些東西這麼久之後,我相信這是你最想關注的事情,特別是隨著年齡的增長,你的肺功能、你可以吸入多少空氣、你可以屏住呼吸多久。這些都是你一般呼吸功能和健康狀況的指標。因此,從每個早晨通過屏息來檢查自己的身體和心理狀況這個小提示,我認為是好的。他們已經使用這個方法幾千年,現在又回來了。這是許多這些長壽專家沒有關注的事情。他們專注於營養和運動,而不關注肺容量。我們從呼吸中獲得的能量比從食物和飲料中獲得的還多,對吧?我們每天進出肺部的空氣達到30磅。因此,我覺得這很有趣。他們專注於所有這些微量營養素,所有這些東西都很重要,對吧?我相信大部分是如此。但據我所知,他們中的很多人對他們的呼吸並沒有太多關注。我希望確保我可以在自己的生活中採取一些措施,以擴大我的肺容量,因為我對這一重要性是深信不疑的。因此,運動能擴大我的肺容量。是的,15%到20%。僅僅通過運動,因為運動,如果你是一個好的運動者,你的肺容量將保持較高水平。心血管運動。是的,心血管運動。有一些方法可以進一步利用它。如果你在運動時呼吸功能不正常,你就不會對自己有太大幫助。因此,你必須記住這些基本的簡單事項。你必須學會如何進行正確的呼吸,然後將其應用到你的鍛煉中。一旦你做到這一點,你將會看到如此巨大的不同。這正是瑜伽的優勢所在。
    做瑜伽時,如果不呼吸得當,是很難的,對吧?你可以這麼做,但根據所有不同的姿勢,它們旨在打開你的胸部以擴展這個區域。因此,瑜伽是一種心血管運動,通過我的鼻子進行適當的呼吸,以及一天開始的呼吸練習。我考慮的是生物力學。首要的就是對這些東西的意識。你可以用手。我們可以在這裡坐著時這樣做。可以把手放在你的坐骨上方。當你吸氣時,要非常低地吸氣。你希望你的手向側面移動。我不在乎你的肚子在做什麼,手要往兩側移動。所以當你吸氣時——當你說低的時候,你是指在我的肚子裡嗎?你希望你的手向外移動,明白嗎?我不在乎你的肺或肚子發生了什麼。我可以屏住呼吸,讓我的肚子進進出出。因此,當人們談論肚子呼吸時,那不是我們要做的事情。當你的手向兩側移動時,這意味著你的隔膜正在下降。這樣我們就能看出你是否在進行正確的深呼吸。因此,當你吸氣時,你希望你的手向外移動。如果你拿一條布製的量尺,你實際上可以用這種方式來測量你的進展。接下來你要做的是把手放在這裡,好嗎?用你的四根手指。把它們放在鎖骨上並按壓。這個動作非常奇怪。把你的中指放在這裡。因此,只有你的中指在接觸,明白嗎?我們將深呼吸。然後我們會把那個呼吸移到胸部。好嗎?不要移動你的肩膀。你希望看到那些手指自然分開。好嗎?這不是一個收縮的動作。你的肩膀要保持下沉。就這樣。就這樣。手指放在鎖骨上。我們要把大口氣吸到下腹部。然後把它移上來。你希望你的胸部向外擴展。最後一個動作是,雙手圍在你的脖子周圍。對。我要你做同樣的呼吸。你應該感覺到你的脖子沒有任何緊張。這裡沒有這種情況。好嗎?應該感覺柔軟而有彈性。所以讓我們進行肚子到胸部的呼吸。如果有任何緊張,就再做一次,直到沒有緊張。好。現在再試一次,保持你的肩膀向下。好嗎?不要抬起肩膀。這裡沒有這種情況。你要非常柔軟、非常放鬆。將雙手放在髖骨上方。當你非常深地吸氣時,這雙手應該這樣展開,就像翅膀一樣。對。好的。在吸氣時,那些手應該向兩側移動。你會開始感覺那些器官受到壓縮。這很好,你想要這樣。然後你可以再向上移動一次。所以我們將從底部開始,然後將那個呼吸移向胸部。保持肩膀向下。再試一次。保持肩膀向下。就是這樣。這些手指應該會分開。因此,這是你可以檢查的東西。如果這些手向側面移動,如果這些手在你的胸部分開,你正在進行正確的生物力學呼吸。這是你需要專注的事情。你會注意到一旦你開始學會如何接觸這些不同的區域,並將其應用於鍛煉時,你的表現往往會提高。你在結束時會感覺不那麼疲憊。你整體上會感覺更好。因此,我們應該期待我們的胸部在吸氣時會向外移動。你希望看到你的胸部向外移動,因為你大多數的肺部,擴展是發生在背部,但部分擴展會發生。這不是一個你想要這樣做的姿勢,對吧?你應該非常放鬆,非常靈活。當你吸氣時,你希望那個空氣填滿整個位置,但你首先要從下方開始。這意味著隔膜正在下降。大多數空氣是從肺部的底部吸進來,氣體交換也在肺部的底部進行。因此,你希望能夠接觸到肺部的底部。我有某種方式嗎?因為當你說你希望從底部開始吸氣時,我怎麼知道……我從底部吸氣的症狀是我有沒有讓我的肚子向側邊鼓起來。沒錯。因為每個人都稱這為肚子呼吸。所以人們用他們的肚子這樣做,但你可以獨立於你的呼吸來動作你的肚子。是的。這是你無法作弊的方式。因此,量尺很好。如果你能得到一英寸或一英寸半,那相當不錯。但你可以努力提高。如果你看到真正好的呼吸者,那些練習了很多瑜伽並且以正確的方式進行的人,他們能有這種巨大的擴展。這與自由潛水員有關。自由潛水員是專家,能夠利用他們的肺活量的每一寸充滿空氣。這就是他們所做的,這就是為什麼如果你曾經看到自由潛水員參加這些比賽,他們有矮個子、高個子、胖個子等等,但他們都有這種巨大的胸部,因為他們能夠發展出這種驚人的肺活量。我認為導致淺呼吸的原因之一是這種持續的戰鬥或逃跑的狀態,壓力、焦慮、屏幕、社交媒體。這很有趣,因為無論何時人們在聽這個播客並開始聽你談論呼吸時,他們會意識到他們可能在那一刻正在做非常淺的呼吸。你談到這些自由潛水員能夠使用80%,使用80%、90%的隔膜或更多,而你說我們大約使用10%,一般人使用的通常還不到10%。那麼壓力和呼吸之間有什麼關聯?我現在還在談日常生活中的焦慮。
    我們談過骨骼,談過人類學,談過生物力學和姿勢,但與此相關的另一個方面,你所說的是對的,就是心理學,也就是你的大腦。因此,你的呼吸方式影響著你的大腦運作,影響著你的焦慮,而你的焦慮也會影響你的呼吸。所以這又是一個循環。很常見的情況是,當我們在工作時,對威脅和恐懼過於敏感,以至於在發生某些事情時我們過度反應。即使這並不威脅到我們的生命,如果我們收到一封來自朋友的惡劣電子郵件,或者來自上司對你之前的項目感到失望的郵件,我們就會感到壓力對吧?那麼,對壓力的生理反應就是我們會緊張,我們會屏住呼吸,然後這樣呼吸。我們再次屏住呼吸,然後這樣呼吸。想想在幾千年前,當我們身處野外時,如果有威脅接近,我們會怎麼做?我們會屏住呼吸,以保持安靜,然後再多呼吸,讓你的呼吸系統準備好要麼戰鬥,要麼逃跑。因此,我們在日常生活中會有這樣的反應,因為我們對此過度敏感。因此,研究人員對此有不同的名稱。他們稱之為“電子郵件呼吸停頓”或“持續關注”。我認為學術界對“部分注意力綜合症”有一個名稱。我更喜歡“電子郵件呼吸停頓”,因為這樣更容易記住。無論你怎麼稱呼它,這是一個觀點:當你在辦公室時,由於這反复的壓力循環,你的呼吸變得不正常。他們發現有一些NIH的研究,發現這種呼吸方式會對你的健康造成長期損害,導致高血壓等問題,以及我們之前提到的代謝功能障礙,甚至更多,這是有道理的,因為你就在這種恐懼、威脅和壓力的循環中不斷循環。因此,最直接、最有效的方法,遠超於藥物來控制這種壓力,就是控制你的呼吸。而且這已經被反复記錄過。所以當你注意到你的呼吸方式這樣時,你需要停下來。我喜歡做的是吸兩口氣,然後再呼氣。看起來就是這樣。這會重置你的呼吸系統。這會重置你的呼吸模式。然後你可以做幾輪這樣的呼吸,然後回到非常簡單的五秒吸氣,五秒呼氣。所以我們假裝你在機場排隊。有人插隊,你在星巴克訂了一些東西,但他們給錯了…… 這些都是現在讓我們瘋狂的事情。在那一刻,我想讓你吸氣,暫停,再吸一次。呼出來。當你做這些呼吸時,放鬆自己。好吧,吸氣,再吸一次,然後呼出來。再來一次。吸氣,稍微注意一點,再吸一次,然後呼出來。所以你用非常誇張的方式做到了這一點,這是可以的,但你可以做到這樣,以至於沒人能告訴你你在做這件事。你可以做到非常微妙。你可能會發現你現在的感覺與之前有點不同。是的,感覺非常不同。然後你可以從那裡回到一種緩慢、低沉的規律呼吸模式,或者任何讓你感到舒適的方式。我喜歡五秒吸氣,五秒呼氣。此外,對於人們來說,如果這讓他們感到舒適,四秒吸氣,六秒呼氣也是很有益的。這會讓你感到放鬆。我們現在可以試一下。吸氣。好吧,首先要慢。我不應該看到你。好吧,我們要非常非常輕鬆地吸氣。我們要在這裡放鬆。看到這一點有什麼關係?因為你太用力了。好吧,這不是……這個時候不是這麼做的時候。好吧。好的,對。所以吸氣,二、三、四,呼出,二、三、四、五、六。吸氣,二、三、四,呼出,二、三、四、五、六。不必完全精確這個模式,但這會觸發你體內的所有副交感反應。如果你看看你的心率變異性,你會看到這種差異是驚人的,只需要幾口氣,就能看到你的HRV、心率以及壓力水平的變化。這在做什麼?你提到副交感神經和重置呼吸系統,但對於小白來說,什麼是副交感神經和呼吸系統?那是什麼?因此,你的呼吸方式將啟動你的神經系統功能。你的神經系統功能將啟動你體內的所有東西。我們可以自覺控制我們的呼吸。我們不能自覺地控制我們的心率、肝功能或任何這些東西。我們只能控制我們的呼吸。當我們控制了我們的呼吸,我們可以入侵我們的神經系統。所以你可以處於交感狀態,就像我們之前一樣。你做幾次雙重吸氣和呼氣。什麼是交感狀態?交感狀態就是行動、戰鬥或逃跑。這是你神經系統的動作部分。當你處於這種狀態時,你已經準備好行動。這是一件很好的事情,我們希望能夠準備行動。我們希望能夠準備好打鬥或逃跑。我們不希望整天處於這種狀態。焦慮、焦慮、壓力,因為這是自體免疫問題和許多其他問題的根源,因為不斷保持壓力。我們需要壓力。我們希望能夠在短時間內接觸壓力。然後我們希望再翻回副交感,這種放鬆狀態。如果你再看看野生動物,即使是被攻擊的瞪羚,五分鐘後它們就會趴下睡覺。因此,它們的神經系統能夠從一種狀態轉換到另一種狀態。不幸的是,我們生活在一個環境中,我們總是在激活,不斷推動那種交感狀態,這讓我們生病,真的很生病。
    當然,以下是您提供的文本翻譯為繁體中文:
    所以,呼吸是控制急性壓力的最快方法。
    是的,藥物有效。
    好吧,其他方法也有效。
    但在那一刻你最需要幫助,而你的呼吸是能帶你到那裡的東西。
    所以,經常處於慢性壓力下的人,呼吸必定糟糕。
    完全正確。
    這已經被記錄下來了。
    他們檢查了他們的呼吸,
    檢查了他們的二氧化碳水平。
    而二氧化碳指示了你的呼吸速度有多慢。
    如果你的二氧化碳水平非常低,這意味著你的呼吸是這樣的。
    你正在不停地排出這些二氧化碳,而它們總是很低,
    尤其是在焦慮和驚恐的情況下,二氧化碳總是很低,極其低。
    你問一位有急性驚恐或焦慮的人屏住呼吸。
    這通常會發生什麼。
    我再也不會這麼做了。
    我已經看過這樣的情況數百次。
    所以通過慢慢地呼吸,你讓他們在更多的二氧化碳中感到更舒適。
    你讓他們在神經系統的功能上更舒適,與自己的感受更舒適,
    這就是為什麼這種屏息評估非常有用且重要。
    它不僅僅是診斷,還是治療。
    因為當你屏住呼吸的時候,
    你還在訓練自己耐受更多的二氧化碳,
    這會讓你的身體冷靜下來。
    我回到這個與迷走神經、神經系統和焦慮有關的觀點。
    為什麼延長呼氣能幫助減輕焦慮?
    你說過吸氣四秒、呼氣六秒。
    延長那次呼氣兩秒為什麼有助於減輕壓力和焦慮?
    如果你真的仔細觀察,許多人在這方面有困難,
    這就是為什麼他們能透過手環或其他設備來監測自己,
    你可以把手放在心臟上,當你吸氣時,
    可以感覺到心率增加。
    當你呼氣時,它會減慢。
    這就是HRV(心率變異性)如何運作。
    這是如何計算的,是那個過程中最短和最長之間的差異。
    這在查看你的神經系統功能、呼吸性竇性心律不齊。
    所以,你的呼吸影響著你的心跳頻率。
    如果你在呼氣,這會讓心率進一步減少,
    那麼你的心率會發生什麼變化?
    它會開始減慢。
    而那次呼氣,這種減慢並告訴你的身體你在安全的地方,
    它可以放鬆,這就是觸發神經系統反應的原因。
    有趣。所以這就像是在騙身體相信。
    這麼簡單的技巧。而很多人說,“哦,這不可能是真的。”
    但我們中有那麼多人都有這些穿戴設備。
    你可以自己檢查並實時查看你的心率變異性,
    改變你的呼吸模式,看看你的血壓。
    對於許多人來說,他們只需調整呼吸。
    幾分鐘後,你可以看到下降15個點。
    不適用於每個人,但對某些人來說,只需調整呼吸就能降10到15個點。
    好吧,我們在COVID大流行前已經談論過了。
    你一定注意到一個大話題就是口罩對我們的影響,因為這就像把二氧化碳困在口罩裡,
    使我們生病。
    我甚至看到人們現在在疫情後線上進行討論。
    他們說,“我們給孩子們戴的這些口罩,引發了疾病和生病。
    二氧化碳被視為一種毒藥。”
    你對這一切的看法是什麼?
    哦,這比整個母乳餵養的話題更具爭議性,但讓我們來談談吧。
    好吧,外科醫生和牙醫已經戴了100年的口罩。
    他們能夠正常運作。
    他們佩戴優質口罩,並在需要佩戴時才戴上。
    有幾項研究支持如果每個人都戴上口罩,而且每個人都正確地佩戴口罩,
    看起來確實能減少COVID和其他病毒的傳播。
    這是事實。
    好吧,讓我們看看另一面。
    我們已經告訴人們保持社交距離,至少在美國,
    在六個月的社交距離後,這確實有效。
    他們說:“不,不,你現在可以出門,只要你戴上口罩。
    這樣有沒有對減少COVID的傳播有任何影響?”
    從我所見,沒有。
    所以有很多問題。
    大多數人戴的口罩質量很糟糕。
    它們充滿了你正在吸入的化學物質,並導致了許多健康問題。
    好吧,這是第一點。
    第二點是我們大多數人戴得不當。
    我們並沒有正確佩戴它們。
    第三點是人們感到一種安全感,認為他們戴著這個口罩就受到了保護,
    但在許多情況下並不是這樣。
    這是因為我自己進行了研究,查看了室內環境的二氧化碳水平,
    發現那些我們被告知可以去的地方,只要我們戴上口罩就會安全,
    完全不是那樣。
    一些地方的二氧化碳濃度如此之高,意味著你每第七次呼吸進去的空氣是別人的呼吸回流,是別人的呼氣。
    因此無論你戴幾個口罩,如果你在一個如此多空氣都被回收的環境中,
    它們無法阻止這些疾病的傳播。
    這對我來說非常有趣。
    我從未聽過這種情況。
    房間中的二氧化碳量,
    我想這是由通風的好壞決定的,
    與我吸入多少回收空氣有關。
    怎麼?
    當然。
    我是在書出版後學到這些的。
    我和一位肺科醫生交談,他說:“你真的需要研究一下室內二氧化碳。”
    我說:“為什麼?”
    他說:“這是一個很好的方法來確定空氣被回收了多少。”
    所以我買了一個二氧化碳測量器。
    在這次訪談中,我一直在記錄我們的二氧化碳水平。
    老天。
    所以如果你在外面,二氧化碳的濃度大約是418,具體取決於你的位置,418,19部分每百萬的二氧化碳。這是健康的,對吧?即使二氧化碳的濃度在上升,它也導致了氣候變遷,我們都知道。但對於呼吸而言,這是完全健康的。一旦濃度達到800部分每百萬,某些研究發現當他們測試人員,尤其是學生時,你會看到測試結果下降20%,這僅僅是因為800。等到達到1,000,你會開始出現眼睛刺激、喉嚨痛及其他問題。所以我們大約每30口呼吸中,有1口是你呼吸的或是攝影師呼吸的。當濃度達到2,500時,你的狀況就非常糟糕。每17口呼吸中就有1口是來自其他人的呼吸。因此,當局告訴我們只需擔心高達5,000部分每百萬的濃度,這完全是錯誤的。有超過18項研究顯示,超過800到1,000的濃度可能導致骨質流失、腎結石和慢性發炎等問題。自從我們坐在這次訪談開始時,我們的濃度從700開始,現在已經達到1,100。如果我們再在這裡工作幾個小時,這個濃度可能會上升到1,500到1,700,這已被證明會對認知功能和身體功能造成嚴重影響。這真的很可怕。這也是我們需要重新設計這個工作室的原因,因為我說,打開空調會有幫助嗎?不,只有在外面的空氣進入的情況下,否則它只是循環同樣的空氣。那麼,這裡的空氣來自外面嗎?我不這麼認為。我想它是循環的,我看到的一個令人毛骨悚然的研究顯示,許多學校的濃度在1,500到2,000之間。有幾項研究顯示,當學生暴露在含有那麼多二氧化碳的空氣中時,測試結果下降了50%。在1,500到2,000的濃度下,測試結果下降了50%。我在酒吧和地鐵中記錄的濃度高達4,000和5,000,甚至更多。天啊。對,這也不是我的假設。這是我在書出版一年後聽到的事情,並且自那以後我看到了許多科學研究,我將其中一些發送給你的團隊以證明這不是我在編造的。我從你的團隊那收到的資料,我這裡有一些筆記可以查詢。在一項對24名員工的研究中,參與者在工作日接觸到1,400 ppm的二氧化碳時,認知得分比接觸到550 ppm時低50%。我們快到了,所以我因為你們呼吸這麼多而變得笨了50%。我強烈建議沒有人去帶這種東西,因為你無論在什麼地方都會變得瘋狂。在飛機上,我曾見過2,700部分每百萬的濃度。你就會懷疑為什麼長途飛行後感覺如此糟糕。有時它會上升,然後因為增氧而下降,但通常當飛機升溫時,濃度為25-2600,這就是為什麼很多人會馬上就睡著。我覺得也許他們這樣做是為了讓每個人都放鬆。但如果你考慮到認知功能,我是說,這是50%的下降,測試結果非常瘋狂。想想看,你的孩子在這些學校裡參加考試進入大學,而所有的空氣都是循環的。我的意思是,我在我們交談的開始提到現代世界正策劃使我們不健康,我認為這就是一個例子。而且根據我所看到的,很少有人對此問題有所關注,而這確實存在。你在那邊讀著科學研究。這不是我在強加給你們的事情。這聽起來幾乎就像我在吸煙。聽起來就像我在吸入,因為我們談到人們必須在外面吸煙以保持健康。因此我們改變了這個國家的法律,讓你無法在室內吸煙。好吧,至少吸煙是有趣的,會讓你感到興奮,對吧?二氧化碳是,你聞不到它,真的很難察覺它。它是看不見的,但卻總是存在。在任何外部環境中,你不必擔心。但在室內環境中,特別是在我們現在建造的這些建築物中,它們沒有窗戶。我無法告訴你有多少酒店,有時很好的酒店,我認為打開窗戶。我的天,他們把窗戶膠住了,對吧?在夜間,我看到濃度每幾個小時上升100點。你就會懷疑為什麼你醒來時的感覺比進來時差那麼多。所以這是真實的問題。在這樣的房間裡,沒有什麼可以改變的,因為HVAC系統被設計成不斷循環同樣的空氣。我猜測,在未來幾年內,人們會開始要求公司老板為他們的員工提供新鮮空氣。因為我認為,你會看到對表現產生很大的問題。即使只是坐在這裡,現在你知道了這一點。我感到疲倦。當然,某些程度上這是種安慰劑效應。但你不覺得有點熱和疲倦嗎?所以聽我的話。不要帶著這種東西旅行。這會讓你變得徹底神經質。我這樣做是因為我想記錄一下。我將會在未來的書籍版本中更新一些這些信息,因為我在書出版時並不知道這些。但我覺得人們真的需要知道這些並開始詢問酒店,可以打開窗戶嗎?在你運行辦公室之前就要這樣問。可以打開窗戶嗎?就這麼簡單。你只需要打開一點點,這樣就能有很大的區別。人們看不到這一點,但我們坐在這樣的房間裡,因為聲音的原因我們會將其密封。我們這裡沒有窗戶。實際上,我們把這個移動過來了。這是一個我舊廚房的複製品,位於這棟大樓的頂樓。
    所以那個有著美妙巨大陽台的原因在於,
    你可以打開大樓的一整面牆,
    然後走出去享受新鮮空氣。
    但我們把它移到了這裡,做成這個小房間,
    這是基於聲音的考量。
    我有時候一天會坐在這裡長達九小時。
    有幾次我一天錄製了三個播客。
    而且我現在感覺到你說的了,我確實感到非常疲憊。
    我相信這是因為我在講話,並且,嗯,
    在挑戰我的大腦。
    但我只能想,如果研究是正確的,
    我的認知分數有50%的變異,
    如果我找到一種方法將氧氣引入這個房間,
    會發生什麼?
    更多的氧氣,減少二氧化碳。
    我保證你會感覺更好。
    多少更好?
    誰知道呢?
    這取決於那天,也取決於個人。
    我保證你會感覺更好。
    我保證你的大腦將運作得比現在更好。
    我們不應該被困在四面白牆內,對吧?
    這就是不對勁的問題。
    從來沒有。這就是那個不對勁的問題。
    即使在一百年前,對吧,
    每棟建築都有可以開的窗戶。
    甚至在五十年前,幾乎每棟建築都有可以開的窗戶。
    但現在的標準流程是,
    因為加熱和冷卻會更簡單,對吧?
    你正在創造這個泡泡,
    這就是為什麼如果你進入像沃爾瑪這樣的商店,
    那些商店沒有窗戶,什麼都沒有。
    你只是在這個泡泡裡面接受藍光。
    你可以更容易地控制環境。
    但這對人們的健康造成了什麼影響?
    你知道,因此這是,我是那個問旅館房間的人。
    有窗戶嗎?
    你會得到非常有趣的眼神,直到你開始旅行
    攜帶這個並開始閱讀這些研究
    然後你意識到這是多麼重要。
    真的很有趣。
    我從這裡得到的其中一件事是,
    當我寫書的時候,我總是去叢林寫作。
    我真的在大自然中寫書。
    我才意識到,通過每年坐在湖邊寫作,
    我實際上提高了我的認知表現,而不是在辦公室裡。
    因此,當我反思需要真正的認知表現的任務時,
    說實話,像是進行面試對話
    或寫書或任何深層
    智力認知任務,
    那些房間和空間通風良好是如此重要。
    以及正確的光線。
    我認為這兩件事情非常重要。
    我認為我們很快就會在文化中看到這種變化,
    因為人們會要求它,
    他們會感受出不同之處。
    所以有一堆原因
    為什麼你思考得更清晰。
    不僅僅是環境中缺乏二氧化碳。
    是自然光。
    你的自然環境本身就是如此鼓舞人心和放鬆。
    但這無疑是其中的一個組成部分。
    我對沒有人告訴我這些感到驚訝。
    我很抱歉。
    無知是一種幸福。
    如果我沒做這個,我們兩個都會感覺精力充沛,準備好行動。
    但我是一個更喜歡
    通過資訊來獲得力量的人。
    我喜歡人們開啟燈光,因為我們在生活中
    錯誤診斷了我們面對的問題。
    所以對我來說,知識就是力量,
    因為我當然在這把椅子上坐了很長時間,
    要知道有潛在的可能性可以潛在地提高
    我的認知表現,當我進行對話時,
    只是找一種方法將氧氣引入這個房間,這是深刻的。
    我毫無疑問地確保這會發生。
    早上,當你進行這次屏息的診斷時,
    所以當你到達酒店房間時,你做這個診斷,
    你屏住呼吸。
    你用秒表計時嗎?
    是的,我用我的手錶計時。
    所以這是什麼,你可以稱其為一次測試,
    身體氧氣水平測試。
    你可以稱它為控制艙,隨便你想怎麼叫。
    這只是你吸一口氣。
    我們要放鬆。
    好吧,我以為我們在比賽。
    我想打敗你,成為這裡的傻瓜。
    我相信你會。
    我在呼吸方面擊敗了詹姆斯·內斯特。
    你吸一口平靜的氣,好嗎?
    然後我會告訴你這是什麼,然後也許做一下,
    這會使播客時間變得非常糟糕。
    你們可以剪掉。
    但我們只是會吸一口平靜的氣,而不是大口喘氣。
    吸一口氣,直到你在呼氣時自然停止。
    你不會把空氣擠出去。
    就這樣自然停下來的中性點。
    好吧。
    就這樣吧。
    我們現在就來練習一下。
    吸一口氣。
    然後讓空氣釋放出去。
    會有一個點,自然停止。
    是的。
    那時你可以開始計時。
    好的。
    在那個中性保持點。
    所以你只是吸一口氣,再呼出。
    我不會告訴你我什麼時候會這樣做。
    所以你不要再做一次大口呼吸然後再吸進去。
    你要呼出到中性,屏住呼吸。
    保持住。
    當你屏住呼吸時,第一個你感覺到抵抗的點,那意味著要吞嚥。
    那意味著你的橫隔膜開始輕輕抽搐。
    那意味著你在背部感覺到壓力堆積。
    你必須對自己誠實。
    這不是一個最大呼吸保持測試。
    這是你感覺到一些可感知的不適的第一個點。
    然後你回到正常呼吸。
    所以如果你超過那個閾值,你就對自己沒有任何好處。
    好的。
    是的。
    所以你想達到的目標是40秒。
    當你恢復呼吸時,當你知道自己過了頭的時候是當你……
    是的,好的。
    你的回歸應該是……
    平靜。
    你沒有看到我恢復。
    好的。
    完全沒有勞力。
    所以這些是檢測你是否過度的好標準。
    好的。
    所以你想爭取的是40秒或更長時間保持屏息。
    你有40秒。
    我覺得你推得有點過了。
    真的嗎?
    但我在等著那種剛感到一點不適的時刻,然後……
    大多數運動員,即使是精英運動員,剛開始做這個的時候,都能做到20秒。
    而他們已經訓練自己去忍受疼痛。
    他們參加比賽並且獲勝,但他們的身體並不好受。
    這就是為什麼那麼多運動員在巔峰後會完全崩潰。
    這對足球選手、棒球選手等都會發生。
    大多數人做到的平均是15秒。
    15秒。
    15秒。
    你會驚訝,尤其是年長者,特別是有呼吸問題的人。
    就像我之前提到的,哮喘患者會在大約三到五秒內感到恐慌。
    他們有嚴重的哮喘和恐慌。
    所以你開始了解他們的呼吸有多麼失常,他們的二氧化碳耐受度、
    他們的肺部提取氧氣的能力、他們的神經系統,等等。
    只是因為你得了低分,這只是一個診斷指標。
    這是改善你呼吸的起點。
    這不是一場競賽。
    不要和自己競爭。
    如果你想,我們可以進入一些非常競爭的事情。
    但這個測試只是讓你調整自己對身體反應的注意。
    還有一個警告,我想非常非常明確地說。
    不要只看一個數字就以為你已經好了。
    這個數字早上會變。
    如果你睡得不好會變,睡得好會變,吃完東西後也會變,還有很多其他因素。
    因此,最好在一天內進行多次測試,可能一天三次。
    然後在一周內記錄這個數字,取個平均值。
    這就是你需要努力的數字。
    這樣說明了嗎?
    完全有道理。
    所以在晚上測試,在早上測試,在中午測試。
    然後把它記到你的手機裡。
    然後在那個星期結束時,你就會得到你的波特分數,
    他們稱之為這個。
    Patrick McEwen是這麼叫的。
    不能停止關注你的二氧化碳,想要轉變它。
    越是看到閃爍的數字,我們這裡就會上升。
    我希望這像股票指數一樣。
    那我們就會很不錯。
    你提到了哮喘。
    我覺得我對哮喘的認知,其實我並沒有哮喘。
    所以我對它了解不多。
    在我人生的任何時候,都不曾被迫去學習它,
    也沒有我的好奇心讓我走到這一步。
    但我對哮喘的理解是人們是天生就有的,
    然後會被給予藥物。
    這是對哮喘一般的公認理解。
    但這是錯誤的。
    有些人天生容易得哮喘,
    但這並不意味着他們的生活就被判了死刑。
    三歲的小孩,友人的孩子有哮喘,給他開了布地奈德,
    還有許多不同的藥物。
    他們把腺樣體拿掉。
    把扁桃體拿掉。
    但沒有人注意他的呼吸。
    我問我的朋友,”你的孩子晚上怎麼呼吸?”
    他說,”哦,他整晚都在張嘴打呼。”
    白天他怎麼呼吸?
    他嘴巴總是張開的。
    我說,”沒有人提到這個。沒有人提到這個。”
    所以我不會認同這種說法,除非你有遺傳的神經性疾病,對嗎?
    我不會接受這種觀點,即這些疾病是來自於文明,
    而且我們一生中都被困在這些疾病裡。
    我們對糖尿病的真相確實知道。
    誰想過糖尿病其實是可以逆轉的?
    通過採用不同的飲食,2型糖尿病是可以逆轉的。
    確實如此,有一家公司叫Verda,
    這就是他們的工作。
    他們逆轉糖尿病。
    對於哮喘和焦慮,同樣的道理。
    這是我的信念。
    至少,你可以減少症狀。
    如果一切順利,可能完全不會有任何症状。
    我現在可以這樣說,因為我和數十位在哮喘中受苦數十年的人交談過。
    他們小時候無法在戶外玩耍。
    他們必須待在室內。
    他們必須被鎖住。
    他們的呼吸非常糟糕。
    而現在,通過控制自己的呼吸,他們已經沒有哮喘的症狀了。
    這看起來不可能。
    有許多不同的臨床試驗顯示健康呼吸的效果,
    顯示健康呼吸對哮喘患者能產生的具體效果。
    那個三歲的小孩,你朋友的三歲小孩。
    你能描述一下那個故事的後續嗎?
    那個故事的結局是什麼?
    他打電話給我。
    他說,你對呼吸有點了解,
    什麼我可以為你做的?
    他告訴我正在發生的事情。
    他說,他們打算把他的腺樣體拿掉,
    把這個孩子的扁桃體拿掉。
    他三歲。
    他三歲,但要把孩子的扁桃體拿掉和腺樣體。
    因為他們認為這是他哮喘的根本原因。
    這會讓他呼吸得更好。
    但他們未曾意識到,早前提到過的,
    如果只把腺樣體和扁桃體拿掉,
    卻不修復根本的呼吸失調,那麼所有問題都會回來。
    這對於哮喘來說是真的。
    這對於睡眠呼吸暫停症也是如此。
    這對於打呼和其他情況也是如此。
    所以你必須修復那個核心問題。
    所以我把他聯繫上了一位非常著名的呼吸治療師,
    這事情是在上週發生的。
    我說,我不會和你的醫生或外科醫生爭論。
    也許你的孩子需要立即去做這些事情。
    但我會反對說他的孩子將終身依賴口服類固醇和擴張劑。
    我說,我不認為他三歲的時候就開始好運。
    所以他現在情況如何,我會告訴你。
    但如果他所經歷的事情與之前我聽過的數百位患者相似,
    你可以減少症狀,在某些情況下完全逆轉。
    你提到了扁桃體。
    這引起了我的好奇,因為回想起我童年時期,
    這麼多人都被切除了扁桃體。
    現在我反思這些事情,通過不對齊、祖先和其他相關事物的框架來看。我心裡想,為什麼我們要從自己的身體裡切除某些東西?這一定是一種不對齊的問題。這一定是我們居住的環境不適合人類身體的表現。這是我的猜測。為什麼一個花了幾百萬年演化到特定功能的人體部位,卻在過去的四十年間突然變得毫無用處呢?你必須開始問這個問題。那么,這些腺體和扁桃體發炎的根本原因是什麼?是它們的存在本身就是問題嗎?也許對某些人來說,遺傳上可能是個問題。但引起發炎的原因是什麼呢?在你修復之前,你必須先回答這個問題。而僅僅為了一個三歲小孩的嘴進行拔除手術,我個人認為這真的不是好主意。我會先嘗試不同的方法,看是否可以改善基本情況,再考慮手術。手術是個好方法。我認識的人中,有人因為做了鼻部手術而徹底改變了呼吸方式。對於許多人來說,效果非常好。但我會先看看你身體自然的情況可以做些什麼。非常有趣。我告訴你,我的伴侶,我覺得她有一種偏斜症,這意味著她的呼吸,你幾乎總能聽到她的鼻子呼吸,特別是在她睡覺的時候。當她入睡時會有點問題。公平地說,她開始使用口帶。我想與你談談這件事。她開始使用一種叫做myotape的東西,將其圍繞在嘴唇周圍,中間有一個洞。但是當我們查看她早上的Whoop得分時,發現她的心率比以往任何時候都平穩。通常我們看到的心率是夜間起伏的尖峰,所以有時可能上升到60或70。但使用嘴帶的時候,保持嘴閉合,她的心率平穩,喚醒事件減少,睡眠效率提高。我每天聽到這些。有嗎?我意思是,這就是鼻呼吸的美妙之處。大腦需要的是穩定流暢的信號。它從你的呼吸中獲得這種信號。有一項研究,我會發給你們,指出晚上睡眠和大腦的主時鐘就是那種週期性的、深度的、輕鬆的呼吸模式。這是身體所不想在睡眠中與之抗爭和保護自己的東西。這是它休息、恢復和增長的時間,對吧?如果你不斷醒來,那會怎樣?身體必須停止它正在做的事情,修復機制,並反復應對威脅。這就是人們呼吸困難時所發生的情況。這樣的呼吸令我並不驚訝。這正是我經歷過的事。這是我相同的經歷,也是數百人所經歷的,他們出於某種原因向我發送了他們的睡眠得分,顯示了他們的心率變異性,顯示了他們獲得了多少深度睡眠,並展示了他們早上的恢復情況。因此,不管你如何達到鼻呼吸,無論是出於意志力,有些人能夠強迫自己做到,我覺得那太酷了。這是最好的方法。如果是一片膠帶,那就是我喜歡的方式。Myotape,太棒了。它已經存在很長時間了。它消除了人們在首次貼膠帶時所帶來的某些偏執。對孩子尤其好。你不想給孩子貼嘴。這種myotape只是輕輕地提醒你保持嘴閉合。隨時你可以說話,也可以通過嘴呼吸。但它只是輕輕地提醒你閉嘴。我認為這很好。有些人使用下巴壓力,隨便你想用什麼。晚上通過鼻子呼吸有很多好處。你的女朋友見過。現在有數百萬人經歷了這個。而且對每個人來說,這是免費且容易獲得的。這是一個深刻的發現,這整個關於呼吸和睡眠以及二者之間關係的發現對我來說都非常啟發。這也是我希望和你交談的主要原因之一,讓這個信息傳遞出去。完美的呼吸節奏。你談到的令人著迷的事情是,呼吸有一種完美的節奏,這讓我讀起來有些毛骨悚然。呼吸的完美節奏是什麼?這取決於你是誰。我在這方面學到了更多。但一個好的起點是五到六秒吸氣,五到六秒呼氣。在達到這個標準後你可以進一步研究。我以前稱這為5.5秒。我在書中寫過,5.5秒吸氣,5.5秒呼氣。這是每分鐘5.5次呼吸。研究人員發現這真的最有益。但後來我收到太多的詢問、郵件和信件,來自那些說,“我在做慢速呼吸,但我無法達到那半秒,這讓我快瘋了。”我已經嘗試了兩週。我心想,天哪,我做了什麼?所以我現在告訴人們,五到六秒是可以的。你不必擔心那半秒的偏差。任何在那個範圍內的都好。但自這本書出版以來我學到的是,身高六英尺六英寸及以上的高個子應該更慢地呼吸,因為他們的肺容量更大。橫隔膜有更多時間下沉。所以每分鐘大約四次半的呼吸。這大約是八秒吸氣,八秒呼氣,甚至更慢。而對孩子來說,他們自然需要呼吸更多。
    所以你想讓小孩從三次進出開始,
    就是從這裡開始,然後逐步提升。
    這是一個適合大多數人的一般指南,
    是一個好的起點。
    但一旦你達到那裡,並且對此感到舒適,
    你可以實時觀察你的心率變異性(HRV),
    找到最適合你自己的節奏。
    因為這對大多數人來說會有所不同。
    所以慢一些是更好的。
    慢一些是更好的。
    如果你比較高,那是對的。
    但不一定。
    對於一些因驚恐和焦慮而感到困擾、CO2 閾值不高的人來說,
    你需要從兩次進出開始。
    就這樣做。
    一旦你對此感到舒適,
    我們就可以三次進出、四次進出,對吧?
    找到最適合你的舒適方式。
    在可穿戴設備的世界中,這是非常美妙的,
    你可以實時看到你的身體對什麼反應最敏感。
    我的女朋友做了很多這種,
    我幾乎可以形容這是一種迷幻的體驗。
    他們稱之為內在之火的東西嗎?
    還是那是全息呼吸?
    我不太確定這兩者之間的區別。
    但當你進行呼吸儀式時,
    幾乎可以說我第一次做到這一點時,我的自我幾乎消失了。
    我第一次做到這一點時感覺非常情緒激動。
    不是以悲傷的方式,我只是能夠更清楚地看到我人生中的事情。
    第一次跟她一起做這樣的呼吸練習時。
    我感到需要向很多人道歉。
    因為我那天和某人因為小事吵了一架。
    我感到似乎我的自我就像是消融了一樣。
    那是怎麼回事?
    那是什麼?
    你知道的,因為人們都在將這視為心靈健康和創傷的療法。
    好吧,我可以告訴你生物學上發生了什麼。
    我可以告訴你心理上、靈性上以及更多的事情。
    我們先從生物學開始。
    許多這些強烈的呼吸技術,
    我強烈建議人們在掌握呼吸基礎之前不要隨便嘗試這些。
    不要急著跳入這些東西。
    我們談過的一切,鼻呼吸、慢呼吸、正確的生物力學。
    如果你了解了所有這些,你就能從這些更強烈的呼吸練習中獲得更多收益。
    很多這些都會讓你非常快速地呼吸,有時是通過嘴巴呼吸。
    你可能會想,嗯,我不是聽說過不應該通過嘴巴呼吸嗎?
    對於這些短暫的練習,這完全沒問題。
    你這樣呼吸是專門為了引發你的身體所產生的壓力反應。
    這與冰浴是同樣的道理,對吧?
    那不是放鬆的,它們會引發壓力反應。
    因此,當你在進行普拉納亞瑪、昆達里尼或全息呼吸時,
    你是在給你的身體施加壓力。
    然後,你學會使用你的呼吸來讓你的身體冷靜下來。
    對吧?
    因為所有這些呼吸技術,你……
    然後你屏住呼吸。
    然後你慢慢呼吸。
    然後你回到……
    然後你屏住呼吸。
    所以你是在學習如何控制你的神經系統功能和壓力。
    因此,這些壓力你是在這個練習中濃縮,
    而不是像我和很多其他人那樣把它帶到整個一天中。
    所以你去那裡,你爆發了一下,
    然後你能夠在剩下的時間裡保持冷靜。
    那麼生物學上,你的血流發生了什麼?
    當你過度呼吸時,你會抑制流向你大腦的血流。
    人們……
    我在呼吸課上聽過這些。
    人們說,你呼吸得越多,進入你大腦的氧氣就越多。
    這就是為什麼你會感到如此高昂。
    實際上是相反的,你在抑制血流。
    現在,如果我們過度呼吸……
    是的。
    你會感到頭暈。
    你會感到手指有些麻木。
    這不是因為血液循環增加,而是減少。
    所以你可以通過過度呼吸進入一個狀態,在這個狀態下你流向大腦的血流會減少40%。
    全息呼吸是一種經典。
    你開始感受到各種各樣的……
    你的手開始這樣動。
    那是因為所有的離子鈣與白蛋白結合。
    所以這所有的一切和二氧化碳的缺乏。
    這是一個經典的反應。
    一些呼吸練習的人說,這是因為你正在返回過去,成為一隻鳥。
    這一切都很美麗,如果你想相信那樣的話。
    但實際上發生在你身上的事情是,我們正失去那鈣質,它正在被吸收,
    而二氧化碳則在被抑制。
    所以那個擴血管作用正在發生。
    並且造成……
    你感受到這一點,我也感受到了。
    當它第一次發生時真是太驚人了,但這是完全自然的。
    當你屏住呼吸或慢慢呼吸時,它會恢復。
    我只知道我在這樣做,是因為一張照片。
    所以他們在我做呼吸練習時拍了一張照片。
    我的手在空中。
    我沒有把它們放在那裡,我的手指像蟹鉗一樣彎曲。
    就是這樣。
    就是這樣。
    運行這個呼吸練習的人做得對。
    因為如果你準備好,你希望進入那個狀態。
    所以這就是大腦和身體發生的事情。
    你在拒絕自己獲取氧氣。
    你在給自己施加壓力,以便在課後能夠無壓力地生活。
    抱歉。
    那麼,這是如何幫我減輕壓力的呢?
    以同樣的方式,冷浴也在幫你減壓。
    就像去健身房半小時或一小時,
    你在運動和減輕壓力。
    去上一個小時的瑜伽課也一樣。
    你會說,我感到如此放鬆。
    對。
    這是在加重那個壓力。
    在使你的身體和大腦受到壓力。
    這真的在強迫它,以便你能夠重新認識什麼是真正的威脅。
    對吧?
    你不會過度感知。
    所以當一封來自朋友的電子郵件進來,而他們對你有點不耐煩時,你不會完全失去冷靜。對吧?所以我絕對不想再和你談了。我想這也是為什麼在那堂課之後,你會覺得,哇,我對壓力有了更好的認識,我應該如何對待周圍的人,以及我的大腦應該如何感受那種放鬆的感覺。從心理上來講,量化這一點是更難的,尤其是從靈性或心靈上來看,這是一個非常個人化的體驗。不過,我可以說參加過許多這樣的強烈呼吸練習後,我見過人們因為它而徹底變化。他們第一次參加,然後第二次回來時,做得會更好,並且擺脫了很多心理包袱。人們在做這些練習時會經歷一些真實的事情。我覺得這是美妙的,因為這是我們與自己的身體自然進行的互動,這是我們可以隨時接觸到的,沒有任何外部因素。對吧?這是我們在自己的神經系統中指揮的東西。所以我認為這是值得更深入探索的。我試過多次進入MRI機器。我想進行血液檢查。我參加過一項研究,那不是在這本書中的,而是在舊金山的缺氧實驗室,這是最古老的缺氧實驗室之一,這讓研究人員非常驚慌,以至於他們真的不想參加。因此,因為我的手做出了那樣的反應,並且他們在抽血,而我的二氧化碳含量如此之低,以至於他們想把我送進急診室。我說:“不,不,我感覺很好。”我說:“這就是它應該有的效果。”但他們想看到一切的數據一直保持一致,對吧?他們看到了二氧化碳的巨大波動。他們看到了壓力。他們把這和嚴重疾病聯繫在一起。他們沒有意識到當你將壓力引入自己時,這是你可以幫助自己掌握的東西。所以我希望有更多的研究來探討在這些強烈的呼吸練習中,腦中發生了什麼,因為在這方面的研究並不多。但我知道這對人們非常有益。已有幾項研究顯示,它對抑鬱症、焦慮,甚至自身免疫問題等方面是多麼有益。在我們討論過的所有事情中,與呼吸、健康、福祉以及日常實踐相關的,最重要的事情是什麼?在這次對話中,我們錯過的最重要的主題是什麼?我覺得並不是說我們錯過了什麼。我覺得重要的是加強對一點的重申,嘗試幾次就是你不需要為這些東西支付費用。你不需要讀一堆不同的科學文章就能知道呼吸是一種治療且非常滋養的方式。這是我們整天整夜都可以利用的東西。因此,你可以專注於這些簡單的事情,將其做好,然後再從那裡發展出去。最終,我希望人們能夠最終能夠參加那些大型的強烈呼吸練習課程。因為我不知道有誰參加過這些課程卻沒有真正從中獲得什麼。我覺得你現在就是活生生的證明。我也是個徹底的懷疑者。好吧,我也是。這是我工作的本質。所以只要採納這些簡單的東西,我會說最後一句話。呼吸功能障礙是一個嚴重的問題,特別是在孩子中,成年人也是如此。因此,請認真對待,解決它,我想你會真正看到這方面的好處。你在這裡部分是因為你正在進行BBC Maestro系列,對吧?我是的。我的團隊告訴我,沒錯。這非常令人興奮。所以那個Maestro系列,你已經寫好了嗎?你知道是什麼內容嗎?我正在進行,正好在這之後。好的,寫下來。是的。而且我推測這將涵蓋一些我們討論過的主題圖。會的。這是一個基本指南和工具箱,告訴你該做什麼、什麼時候以及如何改善這些情況。但這本書中有90%的內容是被刪除的,對吧?因為我不想要一本600頁的書。所以我能夠將所有這些被刪除的其他內容都插入進來。其中一些內容偏向神秘,還有一些歷史,但也有很多科學。詹姆斯,我可以永遠和你談論這些事情。我真的可以。你表達觀點的方式以及你所做的研究都是如此引人入勝。不過我能看到我們的二氧化碳濃度在攀升。我們越來越接近了。在這段時間裡,二氧化碳上升了170點。這真不少。真有趣。我感覺就像,我知道,就像突然之間,我要去買那個東西。不過我們有一個結尾傳統。好吧。就是最後一位嘉賓為下一位嘉賓留下一個問題,不知道他們將留給誰。留給你的問題,非常簡單。是什麼驅使你成為更好的自己?好奇心。這就是一切,這是我早上醒來後唯一的驅動力,這是我期待面對一天的原因,因為我很幸運擁有一份工作,這份工作讓我可以保持好奇心。我曾經有過很多工作並不讓我保持好奇,但我能提問、與人交談,因為這一切,每一天都是一種特權。好吧,我認為從這本書中可以看出,正如我所說,這是一本在我床頭,我女朋友的床頭一年的書,自從我們搬進這個新地方以來,你將信息精煉得如此出色,使它對每一種讀者都易於理解和親近。
    但是這就是如此,就像是一道光,每一頁都有一盞燈泡在我腦中亮起,讓我明白我如何生活,明白那些你所說的小而簡單的事情,其實並不複雜。我不需要購買某些大型課程,也不需要成為某方面的大師,就能對我的生活產生根本的改變。這就是這本書如此重要的原因。不過,我想這本書本身已經說明了一切,因為這本書的銷售情況極其火爆,這是一種由口碑推動的書籍。一個人將它傳遞給另一個人。我可以通過我團隊中的人來講述這本書的傳播過程,以及Jemima、Mel、Sophie等等。我認為這正體現了這本書。我覺得這很有趣,真是一種可惜,我真的相信這本書現在是必讀的資料。這本書提到了不協調問題,以及我們在良好呼吸習慣方面的偏離程度,以及這對我們健康的影響。我也很期待看到BBC的Meisters系列。我會密切關注,因為我喜歡這些系列,正如你所說,這些提供了很多今天我們談論的事情的可操作工具包。我喜歡你處理題材的方式。我喜歡它的公正性。我喜歡你首先以證據為主的事實。正如你在整個對話中所做的那樣,你努力讓自己的觀點服從證據所說的話,而這點我認為非常重要。事實上,很多人對證據所說的內容感到相當害怕。他們要麼避開它,要麼根本不提及,但你真的把這條界限保持得非常好。你的工作將幫助許多人。我無法想像有數百萬人,你將永遠無法見到。因此,代表所有這些人,包括我的女朋友,我之前提到她在樓上開了一個名為Barley Breathwork的工作室,部分原因就是受到你所寫的啟發。因此稍後我希望能給你看看,只是讓你親眼看看,因為這是一個例子,告訴你你所觸及的那些你永遠不會遇見的生命。如果今天我們沒有見面,你可能甚至不知道因為你的工作而在倫敦開設了這樣一個工作室,或是有一個人現在致力於幫助他人呼吸,因為你的工作。因此,代表所有那些你永遠不會見到的人,謝謝你,James。你的工作非常必要。我等不及想看看你接下來要寫什麼。我非常好奇。我聽說有一本書在路上,真的很期待。非常感謝你邀請我。 [音樂]

    The Breathing Expert: Breathing Through Your Mouth Can Cause ADHD, Diabetes & Child Sickness! (Must Listen): James Nestor

    Every breathe you take fundamentally impacts all areas of your health and wellbeing. However, 98% of people are breathing incorrectly. 

    In this new episode Steven sits down with the award-winning author and science journalist James Nestor.

    In 2020, James released his New York Times and internationally bestselling book, “Breath: The New Science of a Lost Art”. It was awarded the prize for Best General Nonfiction Book of 2020 by the American Society of Journalists and Authors, it was a finalist for Best Science Book of 2021 by the Royal Society, and has been translated into 35 languages.

    In this conversation James and Steven discuss topics, such as:

    • The one breathwork session that changed James’ life
    • How 98% of people are breathing incorrectly 
    • Why we have adapted to breathing incorrectly
    • How human skulls have changed over time
    • The ancient history of breathwork
    • Why you should rethink how you breathe
    • The impact of incorrect breathing
    • Links between breathing and overall health  
    • The damage of mouth breathing 
    • How mouth breathing can lead to diabetes
    • The ways that poor breathing affect sleep
    • How breathing can impact ADHD
    • Why asthma is not a life sentence 
    • How to breathe for a longer life 
    • How having bigger lungs can lead to a longer life
    • Breathing techniques to tackle stress
    • Ways to hack anxiety 
    • How indoor carbon dioxide is impacting intelligence
    • Why millions of children are ill from incorrect breathing 
    • Whether to wear a face mask or not

    You can purchase James’ book, ‘Breath: The New Science of a Lost Art’, here: https://amzn.to/3FTO50Y

    You can get yourself a CO2 monitor here: https://amzn.to/47ud6vH

    Follow James:

    Instagram: https://bit.ly/45EuVrn 

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Google DeepMind Co-founder: AI Could Release A Deadly Virus – It’s Getting More Threatening! Mustafa Suleyman

    AI is going to change everything, but can we control AI or will AI control us?

    In this new episode Steven sits down with AI pioneer and co-founder of DeepMind, Mustafa Suleyman CBE.

    In 2010, Mustafa co-founded the British Artificial Intelligence company DeepMind. Four years later DeepMind was bought by Google, and Mustafa became its Head of Applied AI. Later in 2019, Mustafa left DeepMind to work for Google, and in 2022 he left Google to co-found the startup, Inflection AI. The goal of Inflection AI is to use AI in order to help humans speak with computers, and in 2023 they released ‘Pi’, a personal AI chatbot.

    In this conversation Mustafa and Steven discuss topics, such as:

    • His strict religious childhood
    • Dropping out of Oxford University
    • Helped to found DeepMind
    • The core goal of DeepMind
    • How intelligence can be defined as information processing and prediction.
    • The history of previous groundbreaking technologies
    • How technological changes come in waves
    • AI’s potential to advance civilisation
    • What the world will look like in 2050
    • How AI will develop alongside other technologies such as biotechnology
    • The race to create more powerful AI
    • Making AI a tool that works for humans
    • His aim of creating personal AI
    • The chances of AI getting out of control
    • The limitations of AI
    • How AI could be exploited by criminals
    • How we cannot have a short term mentality about AI
    • The responsibility of AI creators
    • His thoughts on the chances of containing AI
    • The problems to containing or slowing down AI
    • The need for a global containment policy on AI
    • Lessons from WW2 we can use in tackling AI

    You can purchase Mustafa’s book, ‘The Coming Wave’, here: https://bit.ly/3Laizip

    Follow Mustafa:

    Twitter: https://bit.ly/45uFz3T

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 125: The Marketing Professor: The Biggest Business Mistake You’re Probably Making Without Realising It

    In this moment, the advertising and marketing expert Rory Sutherland, discusses the number one curse of modern businesses. Rory believes that too many companies are following the false goal of finding the perfect measurement of spending to outcome. This can led to companies obsessing over what can be measured and underinvesting on the things that really matter but are hard to quantify, this can include fundamental targets such as customer loyalty and repeat purchasing. A further flaw in this way of thinking is that all data that leads these decisions comes from the past, which means there is a limit on what big data can tell you about future spending. Listen to the full episode here – https://g2ul0.app.link/DRKcci1xICb Watch the Episodes On YouTube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos Rory: https://twitter.com/rorysutherland?ref_src=twsrc%5Egoogle%7Ctwcamp%5Eserp%7Ctwgr%5Eauthor

  • The Body Language Expert: 4 Body Language Tricks That Will Make Them Love You And Respect You! – Doctor Amy Cuddy

    Can changing the way you stand transform your life?

    In this new episode Steven sits down with the body language expert, social psychologist, and bestselling author, Dr. Amy Cuddy.

    For over 20 years, Dr. Cuddy has focused on researching stereotyping, nonverbal behaviour, and presence and performance under stress. Her TED Talk, ‘Your Body Language May Shape Who You Are’ has been viewed over 23 million times, and her book, ‘Presence’ is a New York Times bestseller.

    In this conversation Amy and Steven discuss topics, such as:

    • How all humans have prejudices
    • Why prejudice is not necessarily always negative
    • The cognitive shortcuts of biases
    • The way to overcome your biases
    • How to change the way you feel with body language
    • Why she started studying body language
    • The importance of body language
    • How your body is giving off more signs than you think
    • Popular myths about body language
    • Using body language to become more attractive
    • How breathing can impact confidence
    • Why imposter syndrome should be called imposter experience
    • How changing your posture affects how you feel
    • The signs that you have bad body language
    • The way you sleep can be the cause anxiety
    • Using mind-body feedback to improve how you feel
    • How to beat stage fright
    • Strategies for being more confident in any situation
    • How to make people feel more comfortable around you
    • Why eye contact isn’t as important as you think

    You can purchase Amy’s book, ‘Presence: Bringing Your Boldest Self to Your Biggest Challenges’, here: https://amzn.to/45wrSBn

    Follow Amy:

    Instagram: https://bit.ly/3qRNo4C

    LinkedIn: https://bit.ly/45uFz3T

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Rainn Wilson: “I was so unhappy during The Office!” (Dwight Schrute)

    From a childhood in the jungle to Dunder Mifflin and fame, this is the Rainn Wilson you don’t know.

    In this new episode Steven sits down with actor, comedian, podcaster and author, Rainn Wilson. Rainn is best known for playing Dwight Schrute on the US version of the TV sitcom ‘The Office’, which ran from 2005 to 2013. During this time Rainn was Emmy Award nominated three times for Outstanding Supporting Actor in a Comedy Series. In 2008, he co-founded the digital media company SoulPancake, which aims to encourage open-hearted dialogue about what it means to be human.

    In this conversation Rainn and Steven discuss topics, such as:

    • His childhood in the jungle of Nicaragua
    • Growing up in a loveless home
    • Childhood depression and anxiety
    • His struggles with addiction
    • How therapy has changed his life
    • His mothers affair
    • Being grateful for his traumatic childhood
    • Channelling pain and trauma into comedy
    • His spiritual and mental crisis
    • Why he chose to become an actor
    • Struggling with anxiety attacks
    • His search for meaning and purpose in life
    • His journey into spirituality
    • How humans are spiritual beings having a human experience
    • Why a lot of life is just static
    • Coming to spirituality out of necessity
    • The impact of his son’s birth
    • Feeling of unfulfilled while filming ‘The Office’
    • The cultural impact of ‘The Office’
    • Being unhappy despite his massive success
    • Why there is no end point of happiness
    • Why the present moment is all we have
    • The importance of gratitude
    • The battle of the ego and why it causes unhappiness
    • How everyone has a shadow self
    • The 12 step programme and how it encourages change
    • The power of surrendering

    You can purchase Rainn’s most recent book, ‘Soul Boom: Why We Need a Spiritual Revolution’, here: https://bit.ly/3EbRwPP

    Follow Rainn:

    Instagram: https://bit.ly/462rF99

    Twitter: https://bit.ly/3Eb6fdN

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Moment 124: 10 Sugar Hacks So You Can Eat Whatever You Want! Jessie Inchauspé

    In this moment, the biochemist and glucose goddess, Jessie Inchauspé gives her top hacks for flattening your glucose spikes. These spikes that can come from our favourite foods can have devastating long term health impacts, and controlling them is one of the best strategies for your overall wellbeing. Jessie’s glucose hacks range from eating food in the right order, stopping counting calories, moving after eating and even drinking vinegar before you eat. All of these simple tricks can ensure that you are the healthiest and most productive you can possibly be. Listen to the full episode here –  https://g2ul0.app.link/o3MCIxyOwCb Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos Follow Jessie: Instagram: https://bit.ly/3n89Pkg

  • The Discipline Expert: The 4 Surprising & Easy Habits ALL High Achievers Have! (Based On 2,000 Years Of Research) – Ryan Holiday

    中文
    Tiếng Việt
    AI transcript
    0:00:02 I can help you get more of what you want.
    0:00:04 Create the highest form of discipline.
    0:00:07 How not to care about what other people think.
    0:00:08 That’s the meaning of life right there.
    0:00:12 So, Ryan Holiday, the modern day philosopher king,
    0:00:14 whose books have sold more than 4 million copies
    0:00:15 all across the world.
    0:00:18 Helping people to live better, more meaningful lives.
    0:00:22 We live in a time where we procrastinate.
    0:00:23 It’s totally screwed up.
    0:00:25 Why do we not prioritize our health?
    0:00:28 Why do we not do the stuff that we know we should do?
    0:00:30 Because we think we have forever.
    0:00:32 But the reality is you do have a terminal diagnosis.
    0:00:36 And to live injection of that fact is to waste your life.
    0:00:37 So how do we change that?
    0:00:40 It takes a lot of courage and it takes a lot of discipline.
    0:00:43 Discipline is the ability to do hard stuff
    0:00:47 that you don’t want to do for benefits way down the line.
    0:00:49 And there’s almost no one who is successful in life
    0:00:51 who does not have that form of discipline.
    0:00:55 Like, if you can cultivate that, you’re gaining freedom
    0:00:57 that a lot of people have never even tasted.
    0:01:00 But it’s very hard to be disciplined
    0:01:03 as you’re stuffing your face or if you feel like garbage.
    0:01:04 You need struggle.
    0:01:07 So do something physically difficult every day.
    0:01:09 A strong mind and a strong body.
    0:01:10 You have to have both.
    0:01:12 So what do you say to those people
    0:01:14 that find themselves completely absent
    0:01:15 of apparent discipline?
    0:01:17 It’s such a critical thing that you need
    0:01:20 because otherwise somebody else determines
    0:01:21 whether you’re good or not.
    0:01:23 And that’s not how you want to go through life.
    0:01:24 So here’s a set of strategies
    0:01:27 that will help you whatever life has in store for you.
    0:01:28 First would be.
    0:01:43 – Ryan, how do you summarize what you do and why you do it?
    0:01:49 – Why I do it is much easier for me to articulate,
    0:01:52 which is that I get better for doing it.
    0:01:57 Like we tend to think of philosophy as this thing
    0:02:01 that you consume, that you read or listen to,
    0:02:03 but it’s actually more of like a discourse.
    0:02:05 It’s a conversation.
    0:02:09 And so the process of writing about and talking about
    0:02:14 and researching the stoics like is made me a better person.
    0:02:19 Because I’ve been actually, that is what stoicism is.
    0:02:24 It’s this process of reading, writing,
    0:02:26 and debating these ideas.
    0:02:29 And that’s how they sort of get into your bloodstream.
    0:02:32 And then hopefully in actual situations in your life,
    0:02:34 you apply them, right?
    0:02:39 So why I write about philosophy is to me much clearer.
    0:02:43 What I would define the philosophy that I talk about
    0:02:46 as that’s a little tougher.
    0:02:49 I write about an obscure school of ancient philosophy
    0:02:51 called stoicism.
    0:02:53 Maybe people have heard of Marcus Aurelius
    0:02:55 or Seneca or Epictetus.
    0:02:58 So those are the big three that we call them.
    0:03:01 But basically starting in ancient Greece
    0:03:02 and making its way to ancient Rome,
    0:03:06 there was this practical philosophy for life.
    0:03:10 So not theoretical or abstract ideas
    0:03:13 sort of unanswerable questions or paradoxes.
    0:03:16 That’s kind of what we tend to think of philosophy as.
    0:03:20 Stoicism was like, how should a person live, right?
    0:03:22 What is the good life?
    0:03:24 How do I deal with my temper?
    0:03:27 How do I deal with the fact that I’m afraid of death?
    0:03:30 How, what kind of job should I have?
    0:03:32 Like, what are my obligations to other people?
    0:03:35 Philosophy in the stoic sense was designed
    0:03:37 to be this sort of guide to living.
    0:03:42 And what I do is I am continuing
    0:03:44 and popularizing that conversation,
    0:03:48 which has been going on for something like 22, 23 centuries.
    0:03:51 – One of the things you’ve really reframed
    0:03:53 in a lot of people’s minds is the word discipline
    0:03:55 and what it means.
    0:03:56 Because the definition of discipline
    0:04:00 that I understood before discipline is destiny
    0:04:05 was this kind of painful restraint despite my urges
    0:04:09 for the sake of some kind of goal that I have.
    0:04:14 What is discipline in your definition of the word
    0:04:16 and what that really means that it’s cool?
    0:04:19 – Well, I think it’s important to note
    0:04:21 that the stoics are talking about self-discipline, right?
    0:04:24 So discipline is not the Marine sergeant
    0:04:28 telling everyone else what to do, how to be, right?
    0:04:31 The stoics are talking about the virtue of self-discipline,
    0:04:33 which is you have your standards
    0:04:37 that you selected for yourself that you are living up to.
    0:04:40 It’s not a weapon that you wield against other people, right?
    0:04:42 And I think so often when we hear discipline,
    0:04:44 we think disciplinarian, right?
    0:04:46 Someone who’s really strict,
    0:04:49 one of the beautiful lines in meditations, Marx realizes,
    0:04:53 remember, tolerant with others, strict with yourself.
    0:04:56 And actually that itself demands so much more discipline,
    0:05:00 right, to be like, I never accept being late
    0:05:02 for me or for other people, right?
    0:05:05 I work hard, I judge people that are not in shape, right?
    0:05:09 I expect long hours from everyone that works for me.
    0:05:13 There’s that sort of rigid, strict form of discipline.
    0:05:17 But I have found in my own journey, my own life,
    0:05:20 that it actually requires more discipline to go,
    0:05:23 this is what I expect of myself.
    0:05:26 And this is how I’m wired.
    0:05:28 This is how I operate best.
    0:05:30 And then I understand that other people,
    0:05:32 not only do I not control them,
    0:05:34 but they have different proclivities,
    0:05:37 different ways of living, different ways of being.
    0:05:40 And that my job is to figure out
    0:05:42 how to adapt myself to them,
    0:05:44 instead of forcing them to be like me.
    0:05:46 Marcus Aurelius, it’s fascinating,
    0:05:48 he has this step-brother.
    0:05:52 And there could not be two more different people
    0:05:55 than Marcus Aurelius and his step-brother Lucius Ferris.
    0:05:57 And Marcus makes this remarkable decision
    0:05:59 soon after becoming emperor,
    0:06:02 which is that he names his step-brother.
    0:06:04 This guy has no blood relation to.
    0:06:06 He names him co-emperor.
    0:06:08 The first thing he does with unlimited power
    0:06:10 is he gives half of it away
    0:06:14 to someone with an almost opposite style
    0:06:16 of living, being, leadership.
    0:06:18 And in the beginning of meditations,
    0:06:21 Marcus Aurelius talks about his brother at length.
    0:06:22 He doesn’t call him his step-brother,
    0:06:24 he calls him his brother.
    0:06:28 And he says, what I learned from my brother,
    0:06:30 he says, I’m so grateful to have had
    0:06:31 this person in my life,
    0:06:35 a man whose character helped me improve my own.
    0:06:38 And the point was, I think not only did he have to learn
    0:06:43 how to practice the virtues of acceptance, flexibility,
    0:06:45 meeting people where they are,
    0:06:49 but Marcus had to adjust himself
    0:06:52 and find the good in this person
    0:06:56 and not try to make this person just like him
    0:06:59 or be disappointed and judgmental of this person
    0:07:02 for not being just like them, right?
    0:07:05 And so when we think of discipline,
    0:07:09 so often it’s rendered as this form of rigidity,
    0:07:11 but I think the highest form of discipline
    0:07:16 is the ability to adjust and be flexible and adapt.
    0:07:22 And the really great leaders, really great people,
    0:07:24 managed to get stuff out of people
    0:07:26 who are not like them, right?
    0:07:27 They don’t write someone off
    0:07:30 because they don’t have the same high standards as them
    0:07:32 or they don’t get that person
    0:07:35 to reach those high standards through force, right?
    0:07:38 Or bullying or judgment,
    0:07:42 but through example, through inspiration, right?
    0:07:44 Through discussion.
    0:07:47 And so I don’t know, I’m trying to render discipline
    0:07:48 not only in that sense,
    0:07:51 but I think often also when we think of discipline,
    0:07:53 we think about it in the physical form, right?
    0:07:57 Discipline is running harder, running longer,
    0:08:01 lifting more weight, working more hours.
    0:08:03 And that physical discipline is essential
    0:08:06 and there’s almost no one who is successful in life
    0:08:08 who does not also have that form of physical discipline.
    0:08:11 – And in the introduction, you say discipline gives us freedom,
    0:08:12 which again, feels like,
    0:08:14 that’s typically not what people think of discipline.
    0:08:16 We think of discipline as taking our freedom
    0:08:18 and making our lives as you say, more rigid.
    0:08:19 As you were saying then, like more rigid
    0:08:22 and less choices, less optionality.
    0:08:24 But in the introduction of your book,
    0:08:27 you say discipline gives us freedom.
    0:08:29 – Epictetus is this slave.
    0:08:32 He’s a slave in Nero’s court.
    0:08:35 And imagine the contrast.
    0:08:38 This person who has no freedom, completely impoverished,
    0:08:40 their body, their work, their labor,
    0:08:41 it’s all stolen from them.
    0:08:44 And then they’re surrounded by not just opulence,
    0:08:47 but power, right?
    0:08:50 And ambition and fame, right?
    0:08:54 He’s surrounded by the who’s who of Roman life.
    0:08:56 And Epictetus looks around
    0:09:01 and he realizes that he’s freer than all these people.
    0:09:03 And he realizes he’s freer than all these people
    0:09:07 because they’re not in control of themselves.
    0:09:09 They might be legally free,
    0:09:11 but they’re slaves to their ambition
    0:09:14 or they’re slaves to the job they’ve gotten
    0:09:18 or their family name or their urges, their temptations, right?
    0:09:23 And he realizes that if you’re not in control
    0:09:26 of your aversions and your desires, right?
    0:09:28 He says these are the two forces of human life,
    0:09:31 what you want, what you don’t want.
    0:09:34 If you’re not in command of what you do, what you think,
    0:09:37 it really doesn’t matter, you know,
    0:09:40 what your legal status is, right?
    0:09:43 You’re not as free as you think you are.
    0:09:46 And I think we’ve all experienced
    0:09:50 that you’ve met people, probably had them on the show.
    0:09:54 Enormous bank balances, enormous followings,
    0:09:57 hugely powerful jobs.
    0:10:00 And then, you know, they’re like, sorry,
    0:10:03 I have a heart out at 1106, you know, or whatever, right?
    0:10:05 Like they’re running from thing to thing,
    0:10:07 their phone is constantly ringing.
    0:10:10 Like they’re sitting here, they’re the powerful person,
    0:10:12 but someone’s coming whispering in that,
    0:10:15 like the assistant is actually in charge, right?
    0:10:20 Or, you know, the wanting, the more, the next thing,
    0:10:24 the next accomplishment, that’s what’s really driving them.
    0:10:27 And so, you know, the Stoics were successful
    0:10:29 and they did do things in the world.
    0:10:31 They weren’t all like epictetus,
    0:10:33 but they understood that
    0:10:38 if you’re not in charge of yourself and your life,
    0:10:42 like your emotions, your thoughts, you know,
    0:10:44 what you will do and what you won’t do,
    0:10:47 really doesn’t matter what you can do, you’re not free.
    0:10:52 And when you are in the sway of something,
    0:10:55 whether it’s an addiction,
    0:10:57 whether it’s momentum of your career,
    0:11:01 whether it’s just doing what everyone else is doing,
    0:11:03 like you’re not, you’re not free.
    0:11:08 And so, creating structure and rules,
    0:11:14 it can feel limiting and like you’re giving up a freedom,
    0:11:16 but you’re actually gaining freedom
    0:11:18 that a lot of people have never even tasted.
    0:11:21 – I’ve been thinking a lot recently
    0:11:25 about the commitments we make to ourself
    0:11:27 and the importance of keeping those commitments.
    0:11:27 – Sure.
    0:11:29 – And I’m thinking, when I say that,
    0:11:32 I mean, the small things, I’m gonna do this.
    0:11:32 – Yeah.
    0:11:33 – I mean, as Jordan Peterson might say,
    0:11:36 like I’m gonna make my bed or it could be,
    0:11:38 I’m gonna quit drinking alcohol
    0:11:40 or I’m gonna have vegetables instead of,
    0:11:42 I don’t know, pizza.
    0:11:44 The small commitments we make
    0:11:47 and the impact they have on the story
    0:11:48 we believe about ourselves.
    0:11:49 – Yeah.
    0:11:50 – And I was just thinking,
    0:11:51 I think it was this morning,
    0:11:52 or I was gonna write something about it,
    0:11:55 how the size of the commitments we keep to ourselves
    0:11:58 correlates to the size of the reward
    0:11:59 it spits out on the other end.
    0:12:01 So if we keep big commitments to ourself
    0:12:02 in terms of the impact on ourself,
    0:12:03 esteem, ourself story,
    0:12:05 the evidence we have about who we are,
    0:12:08 it has a correlatory, that’s not even a word,
    0:12:11 but it has an equally big output.
    0:12:12 What do you think about that,
    0:12:13 keeping commitments to ourselves?
    0:12:16 – In the road, the Cormac McCarthy novel,
    0:12:19 the little boys talking to his dad,
    0:12:21 they’re sitting around a campfire
    0:12:23 and they’ve agreed to like,
    0:12:25 oh, split everything evenly,
    0:12:26 that’s sort of the system they have.
    0:12:28 The dad gives the son,
    0:12:29 like a little more of the hot chocolate,
    0:12:31 like he’s trying to be nice.
    0:12:33 And the son’s upset.
    0:12:36 And he says, dad, like you promised,
    0:12:38 we would split everything evenly.
    0:12:41 And he says, dad, if you break the little promises,
    0:12:42 you’ll break the big ones.
    0:12:44 I think that’s such a beautiful idea,
    0:12:46 not just as a parent, but as a person, right?
    0:12:47 It shouldn’t matter.
    0:12:50 You said, hey, I’m gonna get up at six.
    0:12:52 And then the alarm goes off at six,
    0:12:54 then you hit snooze and you hit snooze.
    0:12:56 And you go, I don’t actually have to be anywhere today.
    0:13:00 I’ll just go back to sleep and wake up whenever I think.
    0:13:02 Or as a writer, like writing is not fun.
    0:13:04 Having written is fun.
    0:13:07 So you’re always trying to come up with reasons
    0:13:10 that you don’t have to do it today.
    0:13:15 But if you build, you’re building the muscle either way.
    0:13:18 You’re either building the muscle that says,
    0:13:23 I do what I say, I keep the commitments that I make.
    0:13:27 Or you’re building the muscle that says, I make excuses.
    0:13:28 I don’t do what I say.
    0:13:31 I can’t be counted on, right?
    0:13:33 And so when we think about discipline,
    0:13:36 it’s really about like what promises are you gonna keep?
    0:13:39 And the tricky thing is you’re keeping promises
    0:13:42 to yourself that nobody even knows that you made, right?
    0:13:45 It’s not like, hey, you made this commitment.
    0:13:48 If I don’t write this book by this time,
    0:13:53 like, you know, I have to do this embarrassing thing.
    0:13:56 Or, you know, then I’ll retire.
    0:13:58 You know, they’re not even,
    0:14:01 you’re not really putting your ass on the line in that sense.
    0:14:03 But you’ve said to yourself, you’re gonna do this thing
    0:14:05 and building that muscle is really important.
    0:14:08 I mean, I do think one of the critical things
    0:14:10 about having a physical practice
    0:14:13 is you are building that muscle, that muscle of like,
    0:14:15 I told myself, I’m gonna do this hard thing.
    0:14:19 Now that hard thing is approaching.
    0:14:22 And am I gonna come up with an excuse?
    0:14:24 Am I gonna give myself a way out?
    0:14:25 Or I’m gonna do it.
    0:14:28 And then when you do it, now you’re in the middle of it.
    0:14:29 And now you’re tired.
    0:14:32 And there’s this voice inside of you that says,
    0:14:35 well, no one’s watching.
    0:14:36 You can stop anytime you want.
    0:14:40 Just turn around, just go back or slow down.
    0:14:42 It’d be easier if you slowed down.
    0:14:45 And the muscle or the part of you
    0:14:49 that is able to override that is a really critical muscle.
    0:14:53 Seneca says, you know, we treat the body rigorously
    0:14:56 so that it is not disobedient to the mind.
    0:14:57 And I think about that.
    0:14:59 I have a cold plunge at my house.
    0:15:01 And there’s supposedly all these health benefits
    0:15:02 to doing the cold plunge, you know,
    0:15:06 it increases your metabolism, circulation, you know,
    0:15:08 there’s all these studies.
    0:15:10 And they’re probably true.
    0:15:13 I mean, they sound like they’re true.
    0:15:15 I’m not a scientist, I have no idea.
    0:15:18 But to me, all of that is extra.
    0:15:20 To me, what the cold plunge is,
    0:15:24 is that it’s sitting down in the thing
    0:15:27 when I know how cold it’s gonna be.
    0:15:30 And I know I’m not gonna get used to it
    0:15:33 or comfortable for at least a couple of minutes, right?
    0:15:37 Like the cranking of the knob in the shower,
    0:15:40 here’s the other version where the shower’s not warmed up
    0:15:43 and the forcing the step in before it’s cold,
    0:15:46 that’s the health benefit.
    0:15:48 Like that’s the thing that you’re getting out of it
    0:15:51 is the ability to do hard stuff
    0:15:56 that you don’t wanna do for uncertain benefits
    0:15:58 or benefits way down the line.
    0:16:02 Like if you can cultivate that, you’re golden.
    0:16:03 That’s where books come from,
    0:16:05 that’s where businesses come from,
    0:16:06 that’s where losing weight comes from,
    0:16:10 all of it comes from the ability to do that hard thing
    0:16:14 that you don’t want when the rewards
    0:16:18 are not immediate or instantaneous.
    0:16:20 – And we’ve all got different sized muscles in that regard.
    0:16:21 – Sure.
    0:16:24 – Right, so some of us can’t,
    0:16:25 maybe because we spiraled down,
    0:16:26 we didn’t keep a commitment to ourselves,
    0:16:28 which meant that our esteem is lower
    0:16:30 and then we didn’t keep another commitment because of that.
    0:16:34 And now our self-opinion or our self-story of ourselves
    0:16:37 and our ability to do things is so in the bin now
    0:16:40 that it seems like we can’t keep any commitments to ourselves.
    0:16:43 We’re like so self-deceptive in so many ways.
    0:16:45 Those people that have really struggled,
    0:16:46 they’ve tried, they’ve struggled, they’ve tried,
    0:16:48 they’ve struggled, they bought your book
    0:16:49 because they thought, fuck it,
    0:16:51 maybe there’s like a sentence in here
    0:16:55 which is gonna get me to the gym.
    0:16:56 What do you say to those people
    0:16:58 that find themselves completely absent
    0:17:00 of apparent discipline?
    0:17:03 – I think it’s really important when we mess up
    0:17:06 that we don’t identify with that, right?
    0:17:08 We identify with the person that we wanna be,
    0:17:09 that we know that we can be.
    0:17:11 We identify with the thing happening
    0:17:13 and then we fall off, right?
    0:17:16 Like in sobriety circles,
    0:17:19 they talk about like falling off the wagon.
    0:17:21 I like the idea that the wagon is going
    0:17:24 and you’re either on the wagon or off the wagon, right?
    0:17:27 And the idea when you fall or you mess up
    0:17:29 or you make a mistake or you break that promise,
    0:17:31 like it’s still there.
    0:17:34 Like you can get back on it anytime, right?
    0:17:35 That’s kind of how I think about it.
    0:17:37 So instead of going, oh, I’m a piece of shit,
    0:17:40 I’m spiraling, I’m worthless.
    0:17:43 It’s like, no, the thing has continued on.
    0:17:45 You know, am I gonna run and catch up to it?
    0:17:48 Am I gonna start to build those habits again
    0:17:51 or am I gonna, you know, write it off
    0:17:53 ’cause it’s not there anymore?
    0:17:54 Do you know what I mean?
    0:17:55 I kind of try to think about it that way.
    0:17:58 It’s like, just ’cause I’ve had a bad week
    0:18:01 where I was over-scheduled or distracted
    0:18:03 or I was sick or whatever and I wasn’t writing,
    0:18:06 that doesn’t mean all is lost.
    0:18:10 Like I just have to sit down tomorrow or better.
    0:18:12 I have to sit down now
    0:18:16 and I just have to do a little bit, right?
    0:18:19 And that’s what starts that process again.
    0:18:29 It’s not this like all or nothing kind of a thing
    0:18:33 and I think when you hear people talk that way,
    0:18:37 they don’t realize but they’re actually,
    0:18:40 it’s actually very convenient to be all or nothing, right?
    0:18:44 That way because it’s giving you an out or an off
    0:18:46 instead of going, yeah, I did.
    0:18:49 I didn’t do what I was supposed to do the last seven days
    0:18:52 but that doesn’t say anything about right now
    0:18:55 or that doesn’t say anything about tomorrow.
    0:18:58 – What’s your thoughts on how beliefs are?
    0:19:00 I think so much, especially recently
    0:19:04 about where our beliefs come from and how that impacts
    0:19:06 because our confidence is a belief in ourself.
    0:19:10 And then my discipline seems somewhat connected
    0:19:13 to my beliefs and when we think about flat earthers
    0:19:14 and their beliefs and how you change their mind
    0:19:17 or how I change my mind about who I am.
    0:19:19 I think a lot about, I think if we can understand
    0:19:21 how to create belief change,
    0:19:24 we can control much of our own hardware
    0:19:27 because my hardware seems to be this kind of identity
    0:19:30 I now believe about who Stephen Bartlett is.
    0:19:31 And I’m just kind of following the instruction manual
    0:19:33 of that belief set.
    0:19:36 So how do I change that belief about who I am?
    0:19:38 – Yeah, it is funny, like there’s sort of the egotism
    0:19:41 of like thinking you’re better than everyone.
    0:19:43 And then there’s also the kind of egotism that happens
    0:19:47 where you’re just obsessed with how garbage you are.
    0:19:48 You know, like you’re just,
    0:19:51 you’re just thinking about yourself all the time.
    0:19:55 When really you should just be thinking about
    0:19:57 what you either are or aren’t doing, you know?
    0:20:01 My friend, Austin Cleon talks about, he says,
    0:20:07 do the verb instead of trying to be the noun, you know?
    0:20:10 So like, instead of going like, am I a writer?
    0:20:12 Am I not a writer?
    0:20:15 You know, it’s like, am I writing?
    0:20:16 You know, just do the thing.
    0:20:17 Just do the thing.
    0:20:21 – You are what you do.
    0:20:22 – Yeah, yeah, do the thing.
    0:20:26 – Makes a lot of sense.
    0:20:29 And it’s funny ’cause there’s a two-way relationship there.
    0:20:31 I don’t do the things that I don’t think I am.
    0:20:36 – Yes, yes, if you’re sense of yourself as someone who’s
    0:20:39 not worth anything.
    0:20:40 – Lazy.
    0:20:43 – Lazy, out of shape, ugly, you know, whatever.
    0:20:46 The Stokes talk about how if you make beautiful choices,
    0:20:48 you are beautiful.
    0:20:49 And I love that.
    0:20:50 It’s like, hey, am I making good choices?
    0:20:53 Like, am I, like I don’t think about,
    0:20:56 you know, is the book coming together?
    0:20:58 Is it working?
    0:21:00 Is it brilliant?
    0:21:04 I just go like, I try to radically scale down
    0:21:06 what I am asking of myself day to day.
    0:21:11 So like, it’s more, am I making a positive contribution today?
    0:21:15 Like, I just try to make a positive contribution every day
    0:21:18 to what I’m working on.
    0:21:21 So right now I’m editing my next book.
    0:21:23 And, you know, a couple of days ago is really,
    0:21:26 I wrote this new chapter and I fixed all this stuff.
    0:21:31 And today, I switched the title of a chapter
    0:21:37 from look for the good in everyone,
    0:21:40 to find the good in everyone.
    0:21:45 Which is a semantic, tiny change.
    0:21:49 But also a transformative change
    0:21:51 as to what I’m actually arguing, right?
    0:21:56 And was yesterday’s work or today’s work
    0:21:59 a bigger impact on the project?
    0:22:01 I don’t know.
    0:22:04 But I know that I made positive headway,
    0:22:07 positive contributions on both days.
    0:22:09 So I did my job on both days.
    0:22:12 Sometimes that’s really visible
    0:22:14 and you’re moving a lot of stuff around
    0:22:16 or you’re creating a lot of stuff.
    0:22:20 And then other days, you’re moving something
    0:22:22 a millimeter this way.
    0:22:26 – You made positive progress today or yesterday
    0:22:28 by changing that title.
    0:22:31 The next half of that sentence is like,
    0:22:36 towards my goal or towards a destination or direction.
    0:22:39 My question there is, how does one know
    0:22:40 the worthwhile direction to be
    0:22:44 making positive incremental progress in?
    0:22:47 – Well, the Stokes would say that our goals
    0:22:50 have to be rooted in what we control.
    0:22:52 So they, Epictetus says,
    0:22:56 if you only enter contests in which winning is up to you,
    0:22:58 you will always win, right?
    0:23:01 And so when I’m working on a book,
    0:23:06 if my criteria is how many copies is it going to sell?
    0:23:09 How well is it going to be received?
    0:23:11 How happy is my publisher going to be with it?
    0:23:16 You know, how fast is it coming out?
    0:23:17 You know, a bunch of these things.
    0:23:23 Well then success is determined by people other than me, right?
    0:23:26 The market, the New York Times best seller lists,
    0:23:31 my editor, my agent, random factors, you know?
    0:23:35 But if I’m measuring myself,
    0:23:41 is this getting closer to the book I set out to write?
    0:23:45 Is this the best that I can do?
    0:23:48 Is this meaningful and important to me?
    0:23:52 You know, I try to root what I’m doing
    0:23:55 as much as possible in my own standards,
    0:23:59 my own sense, what’s up to me.
    0:24:03 And then the commercial success, outside reception,
    0:24:08 all of that, it’s nice, but it’s extra.
    0:24:11 And if it’s extra, then I can enjoy it.
    0:24:18 If it’s essential, but I don’t control it,
    0:24:22 what I’ve really set myself up for
    0:24:26 is potential disappointment.
    0:24:31 ‘Cause the publisher could go out of business, you know?
    0:24:34 The market could shift, you could get canceled.
    0:24:36 You know, who knows what could happen?
    0:24:41 And so the more you’re rooted in, is this your best?
    0:24:44 I think the happier you’re gonna be.
    0:24:47 And then weirdly, you end up actually doing better work
    0:24:50 because you’re focusing all your energy,
    0:24:52 like where it has impact.
    0:24:56 I’m sure you’ve seen this where, you know,
    0:25:00 a clip that you didn’t think would do well crushes.
    0:25:00 – Of course, yeah.
    0:25:02 – And then this thing that you were like,
    0:25:03 “This is amazing, it doesn’t do well at all.”
    0:25:08 And so I think it’s not that it’s random.
    0:25:13 It’s just that you’ve gotta be happy with it.
    0:25:15 – Yeah, and I used to write a lot of quotes
    0:25:16 that went on the internet.
    0:25:18 And my best performing quote of all time was just,
    0:25:21 it violated all of my preconceptions
    0:25:23 of what a good quote was.
    0:25:25 Because I just had an argument with my girlfriend
    0:25:28 this one day, six years ago.
    0:25:29 And I wrote a quote that was like,
    0:25:30 “If we’re in a relationship,
    0:25:31 “I wanna be your second priority.
    0:25:33 “I want your first priority to be you.”
    0:25:36 And it went on, it was another couple of sentences.
    0:25:38 And that was, that’s the thing that went viral
    0:25:39 around the internet.
    0:25:44 And it was unconstrained by like my own expectations
    0:25:45 of what a good quote was, or the pattern,
    0:25:48 or the rhythmic, or the syllabics that go into a great quote.
    0:25:50 It just came from a place of like,
    0:25:51 “I really had a shit day that day.”
    0:25:52 – Yeah.
    0:25:54 – And my girlfriend argued about me working too much.
    0:25:55 (laughing)
    0:25:59 – Yeah, no, and yeah, that stuff humbles you for sure.
    0:26:01 When you’re like, “Maybe I don’t know really what I’m doing.”
    0:26:04 But what I also wanna take from that is like,
    0:26:07 sometimes stuff that I know,
    0:26:11 I don’t think is good, has done extremely well.
    0:26:14 And then stuff that I am so, so proud of has not done well.
    0:26:18 And so I’m gonna trade my definition of what’s good
    0:26:21 or not good based on this fickle algorithm
    0:26:23 or randomness or whatever.
    0:26:25 No, like you wanna root your sense of
    0:26:27 whether you’re doing a good job,
    0:26:29 whether you’re succeeding.
    0:26:34 You wanna root that as much as possible internally,
    0:26:38 ’cause otherwise somebody else determines
    0:26:39 whether you’re good or not.
    0:26:43 And that’s not how you wanna go through life.
    0:26:47 – All self-discipline begins with the body.
    0:26:49 – I think so.
    0:26:57 It’s very hard to be emotionally disciplined
    0:27:00 as you’re stuffing your face or if you feel like garbage.
    0:27:06 If I’m not taking care of myself, if I’m not sleeping,
    0:27:09 if I’m deferring maintenance, right,
    0:27:12 then something stressful comes along,
    0:27:14 I’m just gonna magically step up
    0:27:15 and be able to handle that.
    0:27:20 No, like when I am fine-tuned and finally fueled
    0:27:24 and I’m taking care of myself,
    0:27:29 I’m in a place where emotionally I’m much better off.
    0:27:32 Every morning I try to go for a walk.
    0:27:36 I take my kids and we just go outside and go for a walk.
    0:27:39 And I try not to bring the phone,
    0:27:41 I try not to get distracted
    0:27:43 and just try to be present, be outside.
    0:27:47 I can tell in their behavior the days
    0:27:49 when that didn’t happen.
    0:27:52 And I’m sure they can tell in my demeanor
    0:27:55 the days that that didn’t happen, right?
    0:27:59 And so taking care of yourself physically
    0:28:04 is setting yourself up to thrive emotionally
    0:28:08 and temperamentally.
    0:28:10 – What did Stoicism say about that,
    0:28:14 about the importance of keeping yourself in good shape,
    0:28:16 both cognitively, physically?
    0:28:20 – Yeah, there’s a Latin expression,
    0:28:21 I won’t butcher the Latin,
    0:28:23 but it’s basically like a strong mind and a strong body
    0:28:25 that you have to have both.
    0:28:30 To just be very well read, very informed
    0:28:34 or steeped in philosophy, but to be physically weak.
    0:28:39 And this isn’t meaning that you have to be able
    0:28:40 to lift super heavy weights,
    0:28:45 but the idea is like, are you active?
    0:28:46 Are you in charge?
    0:28:50 Are you pushing yourself?
    0:28:52 That carries over and vice versa.
    0:28:54 – Should we all be pushing ourselves?
    0:28:55 – Yeah, for sure.
    0:28:58 – Physically?
    0:29:02 – Yeah, having something that gets you a win every day
    0:29:07 is a very underrated philosophical hack, right?
    0:29:14 I try to run or swim or bike every day.
    0:29:18 I’m not training for a marathon,
    0:29:21 I’m not trying to set any records.
    0:29:24 I’m trying to make a promise to myself
    0:29:26 and keep that promise.
    0:29:28 And it doesn’t matter how badly the writing goes,
    0:29:33 it doesn’t matter what news I just got from my agent,
    0:29:35 it doesn’t matter how my business is doing,
    0:29:38 it doesn’t matter what the stock market’s doing,
    0:29:39 it doesn’t matter what mean thing
    0:29:41 somebody just said about me online.
    0:29:45 It doesn’t matter if my wife and I are getting along,
    0:29:47 it doesn’t matter if the kids are like,
    0:29:52 if I have something that every day, if I do it,
    0:29:54 I’m proud of myself for doing it.
    0:29:56 I got endorphins from doing it,
    0:29:58 I got healthier from doing it.
    0:30:02 I got some time away from the screen or work
    0:30:04 or sitting in a chair from it.
    0:30:06 Like, that’s hugely important.
    0:30:09 And it’s so easy and it’s something that’s up to you.
    0:30:13 I’ve never like gone for a run
    0:30:15 and then like not made it back, you know?
    0:30:20 There’s lots of days where I don’t wanna do it,
    0:30:22 but I’m always glad that I did it.
    0:30:26 – Almost all great leaders, great athletes,
    0:30:30 great philosophers have been tough.
    0:30:30 – Yeah.
    0:30:33 – What do you mean by tough?
    0:30:37 – I mean that they’ve gone through something.
    0:30:42 Churchill talked about how he says every profit,
    0:30:44 every sort of great leader, great person.
    0:30:47 You know, he said they’re of society,
    0:30:50 but then they’re sent into the wilderness, right?
    0:30:54 There’s some period where their work is unpopular,
    0:30:56 where their ideas aren’t accepted,
    0:30:59 where they’re struggling to make ends meet
    0:31:01 or there’s a controversy or whatever.
    0:31:06 You know, Churchill spends like 33 to 39,
    0:31:11 basically out of public life, sort of persona non grata.
    0:31:15 And he says that it’s in this wilderness,
    0:31:18 he says where psychic dynamite is made.
    0:31:21 And his point is that it’s in that struggling
    0:31:24 in not having everyone listen to you,
    0:31:26 not getting what you want,
    0:31:29 not having everything at the push of a button
    0:31:32 that forces you to really refine what you think,
    0:31:34 forces you to grow and change and adapt.
    0:31:37 You know, Steve Jobs’ time in the wilderness
    0:31:38 is when he gets fired from Apple
    0:31:41 and he has to go and he starts these other companies
    0:31:42 and he has to look in the mirror and go,
    0:31:46 how did I get fired from the company that I started?
    0:31:47 You know?
    0:31:49 And so we all have to have that period
    0:31:54 where we are wrestling with our demons or a demon.
    0:31:59 And it’s in conquering that changing from that
    0:32:03 that we bring back to whatever we’re doing,
    0:32:06 I think a greater sense of purpose and clarity
    0:32:09 and then hopefully, you know, better skills.
    0:32:11 And those moments make us confront our egos.
    0:32:12 – Yes.
    0:32:17 Yeah, there’s an ego death in losing, being rejected,
    0:32:22 realizing you’re not what you thought you were
    0:32:27 or it’s not going the way that you thought it was gonna go.
    0:32:32 And, you know, ideally you wanna learn that earlier
    0:32:38 and cheaper, you don’t wanna get to the very top
    0:32:40 and have it all come crashing down
    0:32:43 and have to start over, right?
    0:32:46 There were probably many times along Steve Jobs’ journey
    0:32:51 where maybe it was a tough meeting or an investor,
    0:32:53 you know, laid out all the issues to his face
    0:32:54 or there was an article, right?
    0:32:56 There were many moments where he could have learned
    0:32:59 that lesson in a way that was less calamitous
    0:33:02 than getting fired, getting thrown out.
    0:33:05 Sometimes that’s what people need.
    0:33:08 You know, sometimes you gotta blow your life up
    0:33:13 but it’s better that you listen.
    0:33:15 I’ve said this before, but it’s like, you know,
    0:33:18 life is always sort of whispering feedback to you.
    0:33:21 And if you don’t listen to it, at some point
    0:33:24 it has to hold you down and scream it in your face.
    0:33:27 And that’s avoidable.
    0:33:30 – How’d you tune into that voice whispering?
    0:33:34 – You know, it’s, for the Stoics,
    0:33:36 it was like this kind of nightly
    0:33:38 or daily conversation with the self.
    0:33:40 This is the art of journaling.
    0:33:42 This is what Marcus Rios is doing in meditations.
    0:33:45 He’s having a conversation with himself,
    0:33:47 the most powerful man in the world.
    0:33:49 No one could tell him what to do.
    0:33:52 But he in the pages of what’s become meditations
    0:33:55 is going, why are you like this?
    0:33:56 Why are you doing this?
    0:33:58 You know better than this.
    0:34:00 Remember what so-and-so said.
    0:34:03 Remember the examples of all these people that you love
    0:34:06 that have inspired you that you’re trying to be like
    0:34:07 and try to get back on the path
    0:34:10 and trying to define what that path is.
    0:34:13 And I think a process of really holding yourself
    0:34:16 accountable somehow, whether it’s a journal,
    0:34:20 maybe it’s quarterly meetings with a coach
    0:34:23 or an advisor or a board of directors.
    0:34:26 Maybe it’s long walks where you think about these things.
    0:34:27 There’s lots of ways to do it,
    0:34:32 but I think it’s the ability to reflect and evaluate
    0:34:34 and adjust based on this information.
    0:34:36 That’s what that voice is, right?
    0:34:39 The information is there, maybe deep down we know it,
    0:34:43 but we come out to be uncomfortable, it’d be painful.
    0:34:44 Maybe it wouldn’t work.
    0:34:48 But you gotta be doing that work.
    0:34:52 And again, sort of maintenance is gonna be cheaper
    0:34:55 and easier than the total rebuild.
    0:34:58 – This third point, I believe it was of wisdom.
    0:35:01 I’ve been asking myself a lot recently,
    0:35:02 I sit and have conversations
    0:35:05 with some incredibly smart people, yourself included.
    0:35:07 And I gain so much from it.
    0:35:09 And I think to myself,
    0:35:14 what I should really be doing is writing more.
    0:35:18 What has been the value of writing on your life,
    0:35:21 the unobvious stuff, the unobvious upsides
    0:35:24 that you’ve experienced from writing?
    0:35:29 – Nothing clarifies what you think quite like
    0:35:34 the practice or the exercise of writing something down.
    0:35:38 At Amazon, if you wanna launch a new project
    0:35:41 or you’re suggesting a change,
    0:35:43 if you wanna call a meeting,
    0:35:45 you have to write it out.
    0:35:47 You have to create a written agenda.
    0:35:49 In some case, you have to write a press release
    0:35:51 for that thing you’re proposing.
    0:35:56 You have to write like a written pitch for the whole thing.
    0:36:01 And it’s not so much for the communicating it
    0:36:06 to the other people, but it’s also about the forcing you
    0:36:08 to go through the process of figuring out
    0:36:13 what you think and why and the problems with it,
    0:36:18 the contradictions of it, like being forced to write it down
    0:36:20 is just so different than it just bouncing around
    0:36:23 in your head or riffing on it.
    0:36:27 There’s just something very, very powerful about writing.
    0:36:30 And anyone that sat down to write a book,
    0:36:33 I think you think, well, I know this better than anyone.
    0:36:34 I’m really excited about it.
    0:36:37 And you sit down and that kind of enthusiasm or interest,
    0:36:40 that can get you like the first like 10 pages.
    0:36:43 And then you just go like, you’re just spent.
    0:36:45 And then you go, well, what comes next?
    0:36:46 And how and how do they build on each other?
    0:36:48 Like, you have to have a plan.
    0:36:49 You have to have a system, a structure.
    0:36:51 You have to have solved the whole thing
    0:36:52 before you can write it.
    0:36:55 You can’t just figure it out on the fly, right?
    0:36:58 The stream of consciousness stuff, like it doesn’t work.
    0:37:02 And so writing is just really, really powerful.
    0:37:05 I’m a huge believer in all these other mediums,
    0:37:07 and I make content in all these other mediums,
    0:37:09 but I write the ideas first.
    0:37:12 And it comes from the books.
    0:37:14 The books is the synthesis of all of it.
    0:37:19 And then if I’m doing a TikTok or Instagram or an article,
    0:37:22 it’s all broken out from the process
    0:37:26 of having spent many, many, many hours sitting
    0:37:29 and thinking about and trying to come up
    0:37:34 with the best way of expressing this very complicated idea.
    0:37:38 And the process now, I’ve been doing the Daily Stoke,
    0:37:43 so I wrote the book in 2015, so it’s one page a day.
    0:37:46 So I wrote 366 in one sitting.
    0:37:49 And then the day I finished the book,
    0:37:51 I said, I’m just gonna keep going.
    0:37:53 I’m just gonna do one a day
    0:37:55 that we’ll put out on the email in the podcast.
    0:37:59 And so I’ve been doing that every day for eight years.
    0:38:04 And that’s where my understanding of Stoicism,
    0:38:06 like obviously I knew about Stoicism,
    0:38:09 I’d written books about it before, I’d read about it a lot,
    0:38:14 but the process of having to produce and polish and edit
    0:38:21 and work on and read and record this one thing every day,
    0:38:26 one thing every day has been transformative for me
    0:38:29 as a person, the fact that millions of people
    0:38:30 have read them now and listened to them
    0:38:32 and watched them all over the world.
    0:38:36 That’s just like, even if it was never published,
    0:38:40 that process would have transformed my life.
    0:38:44 So in a world where you can easily
    0:38:49 in two seconds create high res immediately shareable video,
    0:38:53 like the ease of that is almost the trap, right.
    0:38:56 Writing is hard and always will be hard.
    0:38:58 And maybe that’s why it’s good.
    0:39:01 – In the 800 days there,
    0:39:03 you’ve got a lot of data back on the types of things
    0:39:04 that resonate with people,
    0:39:07 the subject matter that seems to speak to their
    0:39:12 most popular sufferings, concerns, anxieties.
    0:39:14 What have you learned about the things people
    0:39:16 are struggling with the most
    0:39:17 and the answers they seek the most?
    0:39:18 – That’s a good question.
    0:39:20 I don’t think about that so much.
    0:39:23 I try to just follow where it’s taking me
    0:39:27 and I just try to, I’m just always trying to make stuff.
    0:39:31 But it is interesting to think that people
    0:39:34 have had the same problems for 2,000 years, you know.
    0:39:38 Like on its face, Marx realizes meditations
    0:39:43 should be inaccessible, impractical, incomprehensible.
    0:39:49 Like you have the most powerful man on earth,
    0:39:54 Emperor of Rome, literally worshiped as a God,
    0:39:56 you know, head of the most powerful army,
    0:39:59 steeped in philosophy and rhetoric
    0:40:01 and all these ancient ideas,
    0:40:06 writing probably on the front lines of the battlefield,
    0:40:09 like with the Roman army in his tent.
    0:40:13 You know, in Greek, he was writing in Greek to himself,
    0:40:17 never intending it to be published,
    0:40:20 probably be mortified that it ever was published.
    0:40:21 And he’s writing it for himself.
    0:40:24 Like he’s writing notes that are so specific
    0:40:25 that a lot of them, we don’t even know what they mean.
    0:40:28 He’s like, remember that toll operator, you know,
    0:40:31 in insert, you know, province of the Roman Empire
    0:40:34 or remember that thing that so-and-so said to you?
    0:40:36 Like a lot of them are kind of notes like that.
    0:40:39 So we know it wasn’t for you and I at all.
    0:40:43 This is like literally the most specific book
    0:40:45 you could imagine.
    0:40:49 And somehow it is timeless and universal
    0:40:54 because as different and strange and surreal
    0:40:57 as his life and experiences,
    0:41:03 it’s fundamentally not that different than yours and mine.
    0:41:05 – What do those books say about,
    0:41:08 and what does Stoicism say about how we confront
    0:41:12 unexpected crises in our lives
    0:41:14 that we are clearly not responsible for?
    0:41:18 You know, a cancer diagnosis.
    0:41:21 We get fired from work.
    0:41:24 Something else bad happens that we were not responsible for.
    0:41:27 – To me, the essence of Stoicism is the idea
    0:41:30 that we don’t control what has happened,
    0:41:33 but we control how we respond to what happens.
    0:41:35 And so, you know, Marcus’s idea,
    0:41:37 which I have tattooed on my arm, the obstacle is the way.
    0:41:39 You know, he says the impediment to action advances action,
    0:41:42 what stands in the way becomes the way.
    0:41:44 He’s saying that– – Say that again.
    0:41:47 – The impediment to action advances action.
    0:41:50 – The impediment to action advances action.
    0:41:53 – What stands in the way becomes the way.
    0:41:56 He’s saying that, you know, basically it’s like
    0:41:59 nothing can actually stop us from what we’re trying to do
    0:42:02 because we can accommodate and adjust and adapt.
    0:42:06 We can convert obstacles to our own purposes.
    0:42:10 Basically, what he’s saying is that stuff happens,
    0:42:12 stuff we dread having happened,
    0:42:16 that we did everything in our power to prevent from happening.
    0:42:18 That’s not our fault, it’s totally screwed up,
    0:42:21 it’s painful, all of that.
    0:42:23 But it does happen, right?
    0:42:26 And he says, he’s basically saying that,
    0:42:28 now that it’s happened,
    0:42:31 what opportunity does it present you?
    0:42:34 And it doesn’t mean, oh, hey, you know,
    0:42:37 your mother died, that’s great for your business.
    0:42:38 That’s not what he’s saying.
    0:42:40 Like he’s not saying, oh, this is wonderful.
    0:42:42 But he’s saying that this tragic,
    0:42:45 terrible, frustrating, painful thing happened.
    0:42:50 There are opportunities in that for you to step up,
    0:42:53 to grow, to be there for other people,
    0:42:58 to illustrate or demonstrate the stoic virtues.
    0:42:59 – In moments of crisis in like business,
    0:43:03 I always think there’s, you have a couple of types of people.
    0:43:06 Say this rumor’s on fire, person A,
    0:43:08 paralyzed with fear, saying nothing.
    0:43:11 Person B, screaming, also unhelpful, we’re gonna die.
    0:43:14 Person C, knows the rumor’s on fire,
    0:43:15 doesn’t need to say the rumor’s on fire,
    0:43:17 totally focused on getting out of the room.
    0:43:20 And it’s like, it’s a different way to handle crisis.
    0:43:23 Some people just default to practical.
    0:43:24 – Well, maybe there’s another person there
    0:43:29 to extend this analogy, who helps those other people, right?
    0:43:33 Like the idea is, the thing is happening,
    0:43:34 what is it gonna draw out of you?
    0:43:39 Who are you going to be in response to that thing happening?
    0:43:43 That’s what the obstacle is the way it means.
    0:43:45 It’s not that it’s great that the rumor’s on fire.
    0:43:48 It’s that the room being on fire
    0:43:51 presents you a set of choices.
    0:43:53 – How do I become the person
    0:43:55 who is going to survive the fire?
    0:43:58 Because I’m focused not on the fact that the room is on fire.
    0:43:59 I mean, I’m aware of that.
    0:44:02 I’m not denying the reality of the burning room.
    0:44:04 But I’m using my energy on what I can control,
    0:44:06 which is getting myself and these other people
    0:44:07 out of the room.
    0:44:08 How can, is it a practice?
    0:44:10 Is it like going to the gym?
    0:44:12 Some people just seem to have it.
    0:44:14 Childhood trauma seems to play into that as well,
    0:44:17 because some people just have a pessimistic attitude
    0:44:18 to things and they worry and panic.
    0:44:21 – But that is kind of the practice, right?
    0:44:24 Like what they have been through,
    0:44:27 they have been in rooms that were on fire before,
    0:44:29 different kinds of fire.
    0:44:32 But this isn’t a new situation to them, right?
    0:44:34 And that is one of the things also
    0:44:36 that we can say to ourselves
    0:44:37 when we’re going through shit, right?
    0:44:39 Whether it’s this pandemic
    0:44:41 or it’s this downturn in your business
    0:44:45 or it’s this employee who stole from you or whatever,
    0:44:48 you go, this is practice.
    0:44:50 This is reps, right?
    0:44:54 Like I am going to emerge out of the other side of this,
    0:44:57 a person who has been through things like this.
    0:45:00 And if you haven’t before, if this is the first time,
    0:45:01 yeah, maybe you won’t handle it great,
    0:45:06 but you can decide to be the person who has learned
    0:45:08 from that process.
    0:45:12 – I guess the danger is I go through it once
    0:45:13 and it’s so horrific
    0:45:16 that I avoid all circumstances or environments
    0:45:18 where I might ever go through such a thing again.
    0:45:22 – Yes, so you’ve emerged weaker and more fragile
    0:45:23 for what you’ve gone through,
    0:45:26 which is probably not the way to do it, you know?
    0:45:29 I’ve said this to people, it’s like,
    0:45:32 okay, we just lived through this massive historical event
    0:45:34 together and we’re here.
    0:45:36 Like we made it, you know?
    0:45:37 It’s not to say anything about the people
    0:45:38 who didn’t make it.
    0:45:41 What I mean is like we got through it.
    0:45:45 If you had asked that person in March, 2020,
    0:45:49 if they could get through three years of a pandemic,
    0:45:54 millions of people died, where everything was shut down,
    0:45:56 where there was political unrest
    0:46:01 and supply chain and logistics crises,
    0:46:02 and everyone had to work from home.
    0:46:05 And you know, down the list of all that stuff,
    0:46:08 even just half of it, they would have said like,
    0:46:10 so I lost everything, right?
    0:46:12 Like, you know, like it destroyed me, right?
    0:46:15 I can’t, I don’t have what it takes to get through that,
    0:46:18 but you did because you didn’t get through all of it at once.
    0:46:20 It was one thing after another
    0:46:22 and you adjusted and you adapted
    0:46:24 and you got stronger as you went.
    0:46:29 And you just realized as you go through things,
    0:46:30 exactly what Seneca says,
    0:46:34 like the person who hasn’t been tested doesn’t know,
    0:46:35 but when you have been tested,
    0:46:37 when you have gone through things,
    0:46:40 you can take from that a sense of your capacities,
    0:46:43 your capabilities, which are almost always greater
    0:46:45 than you think they are.
    0:46:50 And so it’s just a way to go through life, you know?
    0:46:53 You don’t want it to be that way.
    0:46:55 You would prefer that it didn’t happen that way,
    0:46:58 that the things went the way they were supposed to go,
    0:46:59 but they didn’t.
    0:47:01 And now they are the way that they are.
    0:47:04 And now I have to call this person to my office
    0:47:05 and let them go.
    0:47:10 You know, now I have to suddenly raise X millions of dollars
    0:47:12 to keep the business going
    0:47:14 if we’re gonna have any hope of surviving
    0:47:16 and I’ve got 30 days to do it, right?
    0:47:20 Like, the situation is the situation
    0:47:21 and what is it gonna teach me?
    0:47:22 How am I gonna grow from it?
    0:47:24 How am I gonna be better for it?
    0:47:26 – I was watching a video you made
    0:47:29 about sort of stoic questions
    0:47:31 that are really important to ask ourselves.
    0:47:33 I guess to keep us on track to some degree.
    0:47:37 What kind of questions do you find yourself frequently
    0:47:40 asking yourself to help keep yourself on track?
    0:47:42 – Yeah, I mean, the big one that I ask myself the most
    0:47:45 as a parent is I just go, does this matter?
    0:47:48 Like, why, why does this thing matter?
    0:47:51 Like, is this thing that I’m about to argue with them
    0:47:56 or force them to do or feel insecure about,
    0:47:59 does it actually matter, right?
    0:48:03 And the answer is almost always no, it doesn’t matter.
    0:48:03 It’s made up.
    0:48:08 Five more minutes is fine, right?
    0:48:10 In the big scheme of things, I won’t care about this.
    0:48:12 And so I try to ask myself questions
    0:48:13 that give me perspective,
    0:48:18 that take me out of whatever my immediate impulse is
    0:48:22 or insecurity is or worry is or argument is
    0:48:25 and I try to get perspective.
    0:48:27 And I think that’s what great questions do
    0:48:32 is they give you perspective, different way of seeing things
    0:48:34 that you can then hopefully act on.
    0:48:37 – What do the stoics say about like relationships
    0:48:40 and romantic relationships and love?
    0:48:45 – I mean, what they say about them to me is secondary
    0:48:48 to the fact that they were also in them, right?
    0:48:51 Like, you know, it’s one thing to be a philosopher
    0:48:53 and then it’s another to get married to a person
    0:48:58 who you now live with, who does things that drive you crazy
    0:49:00 and you do things that drive them crazy
    0:49:05 and you have resentments and you have insecurities
    0:49:08 and you have compromises that you have to make, right?
    0:49:11 I remember my wife said to me one time,
    0:49:14 this is a great question or a great way of thinking about it.
    0:49:18 I said she was frustrating me
    0:49:20 and she’s kicked back a very stoic idea.
    0:49:25 She said, I can’t frustrate you.
    0:49:27 She was basically saying like,
    0:49:29 we’re responsible for our own emotions.
    0:49:31 Like, she’s doing what she’s doing
    0:49:34 and I am feeling the frustration.
    0:49:36 I can’t make that her fault, right?
    0:49:38 And I think about that often, right?
    0:49:40 – Does she weaponize stoicism against you?
    0:49:42 – Yes, all the time.
    0:49:45 Her joke is, one of us is a stoic
    0:49:46 and the other writes about stoicism.
    0:49:48 (laughing)
    0:49:51 She’s much more naturally these things than I am,
    0:49:53 I would say, but you know, it’s the idea that
    0:50:00 how you make it work, not in theory,
    0:50:06 not in your books is the whole business, you know?
    0:50:08 Like, I think every person has ever been married
    0:50:09 or in a relationship.
    0:50:11 You know, you get yourself in these situations
    0:50:14 where you’ve decided that being right
    0:50:17 is more important than being happy
    0:50:20 or than getting along or–
    0:50:21 – Sounds like Twitter.
    0:50:22 – Moving on, yeah, right.
    0:50:24 You’re just like, what are you doing?
    0:50:29 You’re putting this thing over the relationship.
    0:50:34 Twitter is its own set of philosophical issues.
    0:50:39 I just, you just watch people voluntarily seek out conflict
    0:50:41 and the things to be upset about.
    0:50:44 Like, if they didn’t see the tweet, it wouldn’t bother them.
    0:50:45 – Yeah.
    0:50:47 – But they picked it up.
    0:50:49 They’re supposed to be having dinner
    0:50:51 with someone they care about.
    0:50:52 They’re supposed to be working,
    0:50:53 supposed to be playing with their kids,
    0:50:56 but instead, they took up the phone,
    0:50:58 they scrolled through, and the phone,
    0:51:01 which knows that things that outrage you
    0:51:03 are the ones that get the most engagement,
    0:51:05 magically serves up the outrage,
    0:51:07 and then you are outraged
    0:51:10 and you cannot go back to what you were doing
    0:51:13 until you let this person know,
    0:51:14 this person you’ve never met,
    0:51:17 that they are wrong and you are right.
    0:51:21 And that is the opposite of philosophy,
    0:51:23 happiness, the good life.
    0:51:26 – Sam Harris said he deleted it from his phone
    0:51:27 for this very reason last year.
    0:51:29 He doesn’t tweet anymore, it’s not involved in Twitter,
    0:51:31 because he said, “When I looked at the relationship
    0:51:35 “I had with this device, it was just causing me unhappiness.”
    0:51:37 He says, “Every bad thing, every professional crisis
    0:51:39 “I’ve had started with Twitter.”
    0:51:43 – And have you ever once gone on it,
    0:51:45 or any of the apps,
    0:51:50 whether you spent five seconds or 50 minutes,
    0:51:52 and thought, that was a great use of my time.
    0:51:54 I’m really glad I did that.
    0:51:56 You know, you’re always feel a little guilty after,
    0:51:59 you go, oh, that went back faster than I thought.
    0:52:01 And again, I’m not saying that there’s not
    0:52:04 a place for these things that they don’t do some good.
    0:52:06 I mean, maybe someone is watching a clip of this thing,
    0:52:07 literally right in this instance.
    0:52:10 And that’s better than us trying to sit here
    0:52:13 and pander to one side or incite the other.
    0:52:16 There’s definitely, some people do it better
    0:52:18 than other people or worse than other people.
    0:52:22 But for the most part, how do you create distance
    0:52:25 and boundaries that separate you from these things?
    0:52:28 So yeah, I don’t have any of them on my phone either.
    0:52:33 And I don’t know the password to the Daily Stoic
    0:52:35 or my personal Twitter account.
    0:52:37 So if there’s something I need to say,
    0:52:39 I can talk to someone who works for me
    0:52:41 and make sure that gets out.
    0:52:43 And then maybe I can ask, you know, hey, how did it go?
    0:52:48 But for the most part, I have enough inputs.
    0:52:50 You know what I mean?
    0:52:51 I have enough inputs.
    0:52:54 I don’t need more, I don’t need more random people.
    0:53:01 This is the most important space that you have, you know,
    0:53:03 and how protective of it are you.
    0:53:08 And cultivating a stillness or a space,
    0:53:11 a distance from that to me is like the most important thing.
    0:53:14 – You’ve read so much, you write so much.
    0:53:19 You have the wisdom of someone who has lived many, many lives.
    0:53:21 – That’s what reading is, by the way.
    0:53:22 You know what I mean?
    0:53:25 Reading is maybe the only way
    0:53:27 that you can live multiple lives.
    0:53:31 Like you think about the millions of people
    0:53:35 who have done crazy things, groundbreaking things,
    0:53:38 terrible things, and you think of all that wisdom.
    0:53:42 It’s all there in books and, you know, it’s $10.
    0:53:43 Sometimes it’s a dollar.
    0:53:46 – Isn’t it funny how similar the wisdom is though?
    0:53:48 – Yeah, I think the more you read the,
    0:53:51 you come up with some sort of themes.
    0:53:53 It boils down Eastern and Western philosophy,
    0:53:55 kind of like a horseshoe, you know,
    0:53:59 they come come together towards the ends, but.
    0:54:01 – What are those themes?
    0:54:04 What are the themes of living a good life that I must know?
    0:54:07 – First would be, let’s say you focus on what’s
    0:54:09 in your control, like what’s up to you.
    0:54:10 – Okay.
    0:54:13 What does that mean in practicality in day-to-day life?
    0:54:14 So someone cuts me off in traffic.
    0:54:17 – Yeah, somebody you don’t,
    0:54:20 somebody doesn’t like something that you did, the weather.
    0:54:24 You know, how much of your energy are you spending
    0:54:28 emoting about, complaining about, worrying about things
    0:54:30 that are not up to you?
    0:54:32 And what do the, is there any particular examples
    0:54:34 from Stoicism where?
    0:54:37 – Well, Epictetus is like, that’s our first job in life,
    0:54:39 is to separate things into two categories.
    0:54:41 Is this up to me or is this not up to me?
    0:54:43 And it’s a resource allocation issue, right?
    0:54:47 Like if you are focusing your energy, even half of it
    0:54:50 on stuff that’s not up to you, that’s half your energy
    0:54:54 that’s not being focused on the stuff you can
    0:54:57 make a difference on.
    0:55:02 Like that’d be like putting 50% of the power of your car
    0:55:06 on the wheels that aren’t touching the ground, you know?
    0:55:09 Like you wanna put it where it’s gonna get traction.
    0:55:13 That’s a key thing in life.
    0:55:15 Is this up to you or not?
    0:55:20 Number two, there’s something magical about water
    0:55:23 and there’s something magical about long walks.
    0:55:27 This is where you find a lot of peace,
    0:55:30 find a lot of inspiration, find a lot of calmness
    0:55:34 and stillness, like I’m not saying that taking a walk
    0:55:36 will solve all of your problems.
    0:55:38 I’m just saying that there’s very few problems
    0:55:41 that are made worse by taking a walk.
    0:55:46 Same goes for jumping in the swimming pool or the ocean.
    0:55:49 – What is it about those two things that you believe?
    0:55:51 – I mean, look, I think we evolved traveling
    0:55:53 very long distances.
    0:55:56 I mean, some of the oldest evidence of human beings
    0:55:59 in America are a set of footprints
    0:56:01 of a mother carrying and setting down,
    0:56:05 carrying and setting down a child 20,000 years ago
    0:56:09 in what is now White Sands, New Mexico.
    0:56:11 Like that’s just what we’ve been doing
    0:56:14 for as long as there have been people.
    0:56:16 And there’s something about the rhythm of it,
    0:56:20 the movement of it that slows us down,
    0:56:23 forces us to think, makes us very present.
    0:56:25 It’s just magic.
    0:56:30 And I think there’s a reason that every religious tradition
    0:56:35 or Zen garden has a water fountain or something.
    0:56:38 There’s just something about sound of water.
    0:56:42 – It’s so true, all of my best ideas either come,
    0:56:44 usually in the gym or in the shower.
    0:56:46 I mean, I don’t do a lot of walking.
    0:56:47 – You got it.
    0:56:49 – But in the gym, in the shower,
    0:56:52 I seem to get my epiphany moments.
    0:56:55 – Yes, taking a break from what you’re doing
    0:57:00 to go do one of those things often unlocks a lot of stuff.
    0:57:03 – Okay, and you have that as a ritual every day?
    0:57:04 – Every day, yeah.
    0:57:05 – Every single day?
    0:57:07 – Yeah, I try to take a walk every day.
    0:57:09 – What else are sort of rituals in your life?
    0:57:10 The daily rituals?
    0:57:13 – So I would add as a third one as a ritual,
    0:57:16 I’d say like do something hard every day.
    0:57:19 Like do something physically difficult every day.
    0:57:21 The art of challenging oneself
    0:57:24 and pushing those limits and boundaries
    0:57:29 that is a central practice and skill
    0:57:32 that will help you whatever life has in store for you.
    0:57:35 – And is that the third one on this list of five?
    0:57:36 – Yeah, I think that’s the third.
    0:57:37 – Okay, I love that one.
    0:57:39 So do something difficult every day
    0:57:44 and that ranges from a small as not eating the cheeseburger
    0:57:46 to as big as running a marathon.
    0:57:49 – Yeah, I mean, not eating the cheeseburger,
    0:57:52 I wouldn’t go, hey, like I really challenged myself today,
    0:57:54 I didn’t eat garbage.
    0:57:58 I would say it’s like, here’s the positive thing that I did.
    0:58:01 Right, like I lifted heavy rocks.
    0:58:04 You know, I went for, I did some sprinting.
    0:58:09 I went for a bike ride, you know, I went for a run.
    0:58:11 I took a spin class, you know, whatever it is,
    0:58:12 the walk doesn’t count.
    0:58:14 The walk is for the mental health.
    0:58:16 Then you gotta do something for the physical health.
    0:58:19 Okay, so four, I think we have to put something here
    0:58:23 about like we are made for each other, right?
    0:58:28 – That the idea of meaning comes from servicing
    0:58:33 or contributing to the common good.
    0:58:34 Mark Surrealist talks about the common good,
    0:58:37 maybe 40, 50 times in meditations.
    0:58:41 You know, he says like we’re put here for other people.
    0:58:46 Our job is to help others to, you know,
    0:58:48 leave this place better than you,
    0:58:51 like leave this place better than you found it.
    0:58:54 To me, that’s the meaning of life right there.
    0:58:56 So what is the positive contribution?
    0:58:57 What is the legacy you’re leaving?
    0:59:00 Not how much money did you make?
    0:59:02 You know, what records did you break?
    0:59:07 But what is the contribution you are making
    0:59:13 to the collective that’s meaning and purpose
    0:59:18 and quite frankly, your obligation as a human being.
    0:59:21 – Service. – Service.
    0:59:24 – And then the fifth one, the fifth one is…
    0:59:25 – I wanted to just pause there
    0:59:27 and I forgot to ask you for an example
    0:59:29 on the third one from Stoicism.
    0:59:30 – Of doing something hard?
    0:59:31 – Yeah, like a…
    0:59:33 – I mean, the Greeks trained in wrestling,
    0:59:38 the gymnasia was the central part of the Roman life.
    0:59:41 You know, you’d go and you’d train, you know.
    0:59:45 – And what were they aiming at when they were training?
    0:59:46 What were the means to…
    0:59:48 – A strong mind and a strong body,
    0:59:51 like to not be flabby and lazy and…
    0:59:53 – Not to fight each other or anything, but to…
    0:59:56 – No, but I mean, there’s something about combat sports,
    0:59:59 you know, that I think is very primal
    1:00:00 and probably good for you.
    1:00:06 You know, just something about the challenge of pushing oneself,
    1:00:13 not living the sort of sedentary lifestyle.
    1:00:15 I think that’s, you know, whether you’re talking
    1:00:18 about Zen Buddhist practicing martial arts
    1:00:20 or you’re talking about the Romans, you know,
    1:00:26 practicing wrestling, I think the philosophical tradition
    1:00:31 is it’s wrong to think of philosophers as soft.
    1:00:35 – I always wonder if there’s something innate
    1:00:39 in human beings that we’re designed to need struggle.
    1:00:40 Like we’re designed to…
    1:00:42 ‘Cause if you think about, we’re in a big building here
    1:00:44 and with all this stuff that humans came up with
    1:00:48 and the cameras that they, our ancestors just struggled
    1:00:50 forward to create all this stuff.
    1:00:52 So is it conceivable that they left something in me
    1:00:55 that says you too shall struggle forward?
    1:01:00 – Yeah, you are an error to people who crossed oceans,
    1:01:08 fought in wars, braved the elements, you know, lived through
    1:01:14 poverty and depressions, sacrificed, struggled, you know.
    1:01:21 They did all that and you have that in you, you know?
    1:01:23 You have that in you, we all do.
    1:01:25 – And here we are ordering candy on a…
    1:01:29 – Yes, by a robot and going,
    1:01:33 ah, the air conditioning isn’t at the exact temperature
    1:01:34 that I wanted to be in.
    1:01:37 – And number five?
    1:01:42 – Number five across all religious and philosophical
    1:01:46 traditions, there is some version of the practice
    1:01:51 of memento mori, remember you are mortal, that life is short.
    1:01:54 Talk about top of the list of things
    1:01:56 that you don’t control, right?
    1:02:00 It is death and the acceptance and the submission
    1:02:05 to that fact, the awareness, the urgency, the perspective
    1:02:09 that that gives you is one of the most essential
    1:02:11 philosophical practices there is.
    1:02:13 Like why do we procrastinate?
    1:02:16 Why do we not prioritize our health?
    1:02:19 Why do we not do the stuff that we know we should do?
    1:02:23 It’s ’cause we think we have forever, you know?
    1:02:27 We think we’re invincible and it’s only, you know,
    1:02:32 in light of a pandemic, call from the doctor, you know,
    1:02:36 a loved one suddenly going that we get these brief moments
    1:02:41 of clarity, oh, wait, shit, no, you can go at any moment.
    1:02:45 Marx realizes you could leave life right now,
    1:02:48 let that determine what you do and say and think.
    1:02:50 Now, if he’s saying that in a time
    1:02:55 where he buried six children, six children,
    1:03:01 that’s how deadly and unforgiving the ancient world was.
    1:03:03 And he was even then having to remind himself,
    1:03:07 hey, don’t procrastinate, don’t think you have forever,
    1:03:09 you know, don’t take life for granted.
    1:03:12 And here, you know, when the average lifespan
    1:03:15 is so much longer, like inconceivably long,
    1:03:19 compared to the ancients, where, you know,
    1:03:22 you might never see someone die in your whole life
    1:03:24 until you are in a hospital bed.
    1:03:29 You know, we have, we live in even more of a bubble.
    1:03:31 You know, we are even more sheltered.
    1:03:36 We are even more detached from the reality of our mortality.
    1:03:42 As they say, death is the only prophecy that never fails.
    1:03:45 Like, people think about like, well, what would I do
    1:03:48 if I found out that I had cancer?
    1:03:50 Like, if you got a terminal diagnosis from a doctor,
    1:03:52 you go, what changes would I make?
    1:03:55 But the reality is you do have a terminal diagnosis.
    1:03:56 Like the second you were born,
    1:04:00 that doctor knew with 100% certainty that you would die.
    1:04:02 You just didn’t know when, you know,
    1:04:05 it could be eight years from now,
    1:04:07 it could be eight decades from now, we don’t know.
    1:04:12 But to live in ignorance, or in rejection of that fact,
    1:04:18 is to set yourself up, I think, more often than not,
    1:04:20 to waste your life.
    1:04:25 And so, some practice of, hey,
    1:04:30 time is ticking by now in this very moment,
    1:04:31 how am I spending it?
    1:04:35 – There’s a sound timer behind me.
    1:04:36 – Oh, there is.
    1:04:38 – That’s just there.
    1:04:39 – Oh, yeah, yeah, yeah, that’s beautiful.
    1:04:42 – It sounds to remind me of that very, very fate.
    1:04:47 Of all these things, Ryan, what is the stoic wisdom
    1:04:50 that you continually struggle with the most?
    1:04:57 – Oh, you know, I think people think
    1:05:02 that stoicism is about the suppression of emotion.
    1:05:04 That’s what the word stoic means to people, right?
    1:05:09 Emotionless, robotic, superhuman, et cetera.
    1:05:11 I don’t think that’s it at all.
    1:05:13 I don’t think that’s possible.
    1:05:16 If you’re stuffing the emotions down,
    1:05:19 you’re pretending they don’t exist, they do exist,
    1:05:21 and they will eventually reveal themselves.
    1:05:24 You’ve just deferred it,
    1:05:27 maybe with some interest attached, right?
    1:05:30 So, for me, when I’m feeling something,
    1:05:34 when I’m having big feelings, as we say to my kids,
    1:05:35 you’re having big feelings.
    1:05:36 Well, why are you having those feelings?
    1:05:38 What is the cause of those feelings?
    1:05:40 What does your body feel like?
    1:05:44 And the practice of going, I’m feeling this,
    1:05:46 I’m feeling this because I’m feeling,
    1:05:49 as a result of that, an inclination to do,
    1:05:52 and then go, but is that a good idea?
    1:05:54 Is that what I wanna do?
    1:05:56 Like, I’ve never lost my temper,
    1:06:00 and then afterwards, been like, I’m so glad I did that.
    1:06:03 I always regret it, always, right?
    1:06:06 I’ve never forced my kids to do something
    1:06:08 out of frustration, and then been like,
    1:06:09 yeah, that was definitely the right call.
    1:06:12 Afterwards, I’m like, we had so much more time
    1:06:14 than I was under the impression we did.
    1:06:15 You know what I mean?
    1:06:17 It’s like getting this big fight to leave the house,
    1:06:18 and then we get there,
    1:06:20 and then we’re like waiting in the car five minutes
    1:06:22 to go in, you know, or whatever, right?
    1:06:25 Like, or you’re so stressed about missing the flight,
    1:06:28 and then you get there, or you don’t get there.
    1:06:30 And neither one of those things
    1:06:32 is like a matter of life and death, right?
    1:06:36 So I think for me, seeing stoicism as the practice
    1:06:41 of understanding the emotion, processing the emotion,
    1:06:47 and then not being a slave to that emotion
    1:06:50 is the practice of stoicism
    1:06:53 that I think I struggle with,
    1:06:57 but I think when you read the private thoughts
    1:07:00 of the stoics, you see that they were also struggling with.
    1:07:09 People are frustrating, things are annoying, you know?
    1:07:13 Things go sideways, but then how you deal with that,
    1:07:14 that’s what matters.
    1:07:18 And that’s the control you have.
    1:07:19 – Yeah.
    1:07:22 – And it is a practice, isn’t it?
    1:07:24 ‘Cause we all get frustrated with things.
    1:07:26 I get frustrated with so many things.
    1:07:28 – Yeah, ’cause you have high standards,
    1:07:30 you have expectations,
    1:07:32 wanting things to be a certain way,
    1:07:34 needing them to be a certain way.
    1:07:37 That’s like the root of so much of the tension
    1:07:39 and problems that we have.
    1:07:41 – And the question I ask is why?
    1:07:42 Why do I need them to be a certain way?
    1:07:43 – Yeah, you don’t.
    1:07:46 You go, I need everything to be a certain way,
    1:07:48 or I won’t be able to do what I do.
    1:07:51 And then you’re like, wait, how fragile am I
    1:07:55 that I can’t adjust, I can’t adapt?
    1:07:56 You know what I mean?
    1:07:59 It’s because you can want it or request it
    1:08:01 or you think you should have it.
    1:08:02 That’s what sets you up.
    1:08:05 But Epictetus’s thing is he says like,
    1:08:06 don’t want things to be a certain way.
    1:08:08 Want them to be the way that they are.
    1:08:10 That is the path to peace.
    1:08:12 And I think about it, it’s like, hey,
    1:08:14 like if I wake up and I go,
    1:08:17 I need the weather to be a certain way today.
    1:08:21 Well, then there’s a pretty big chance
    1:08:23 that I’m not going to be happy.
    1:08:26 I was talking to my friend, his name is Chaka Smarties,
    1:08:28 the head basketball coach at Marquette.
    1:08:30 He lived in Texas, he was the head coach at Texas.
    1:08:35 And he moved to Marquette where it’s colder.
    1:08:37 And I said, what’s the weather shift like?
    1:08:41 I said something like, are you more of a hot weather guy
    1:08:43 or a cold weather guy?
    1:08:47 And he goes, I’m a dressed for the weather guy.
    1:08:49 And I was like, that is stoicism right there,
    1:08:51 dressed for the weather.
    1:08:54 Like, I don’t care what it is, I’m good.
    1:08:55 I’m good either way.
    1:08:57 I’ll figure it out.
    1:09:00 – I love that.
    1:09:02 And the conflict I have is,
    1:09:06 the stoics must have understood the importance of detail
    1:09:07 and small things.
    1:09:07 – Sure.
    1:09:10 – So, you know, that’s why.
    1:09:11 – Yeah.
    1:09:12 – But at the same time, they also understand
    1:09:13 how that can quite easily rub you
    1:09:15 of that obsession to detail.
    1:09:18 – Yeah, or like routine is important, right?
    1:09:19 This is the order I like to do things.
    1:09:21 This is when I’m at my best.
    1:09:26 But what if that routine becomes almost a religion,
    1:09:32 which becomes almost a kind of fragility, you know?
    1:09:33 That’s the problem.
    1:09:35 Shit, what am I gonna do?
    1:09:38 I need my special socks, you know, or whatever.
    1:09:41 I can’t, no, I need 10 minutes before,
    1:09:44 and you’re like, okay, you know,
    1:09:46 you’re not defusing a nuclear bomb here.
    1:09:48 Like, you’re gonna be fine.
    1:09:50 – Two things can be true at the same time.
    1:09:51 – Yeah, it’s better.
    1:09:52 Well, the stoics say,
    1:09:59 there’s such a thing as preferred indifference.
    1:10:03 – What does that mean?
    1:10:04 – So, basically, the stoics are like,
    1:10:07 if it’s in your control, great.
    1:10:09 If it’s not in your control, it’s not worth thinking about.
    1:10:12 But they said there’s still some things
    1:10:15 it’s better to have than not have, right?
    1:10:19 Like, it’s better to be rich than poor.
    1:10:22 It’s better for it to be, you know,
    1:10:24 nice weather, not nice weather, right?
    1:10:27 And so, the idea is you’re gonna be fine regardless, right?
    1:10:29 So if you’re gonna, you can go, I am good.
    1:10:31 I’m a dressed-for-the-weather guy.
    1:10:34 I can thrive in any and all situations, right?
    1:10:37 That’s the first thing that has to be true.
    1:10:39 And then the second thing is to be true,
    1:10:42 which can be true is, but if you ask me what I want,
    1:10:46 here’s the circumstances or situation
    1:10:49 that if it’s in my power, that’s what I’m gonna choose.
    1:10:50 I don’t need it.
    1:10:52 I can do great in any and all situations,
    1:10:55 but if you ask me, do I want it to be cold in here
    1:10:57 or warm in here, I’m gonna tell you the temperature
    1:11:00 that I like, ’cause I know that if it gets too hot
    1:11:02 and I start to feel warm and then I get distracted,
    1:11:07 you know, like, you can know what it’s nice to have,
    1:11:08 but not need it.
    1:11:11 Of all the things that, you know,
    1:11:14 you’ve read about in Stoic Philosophy and Wisdom,
    1:11:20 fewer lying on your deathbed.
    1:11:21 – Uh-huh.
    1:11:23 – And you had the entirety of the world as the audience.
    1:11:24 – Ooh.
    1:11:25 – And you could just say one thing
    1:11:30 that you believed would be of most benefit to that audience,
    1:11:32 to relieve them of their suffering the most,
    1:11:34 to, you know, to leave them with one last statement
    1:11:37 from Ryan Holiday drawn from his readings
    1:11:40 of Stoic Wisdom and Philosophy.
    1:11:42 – Ooh.
    1:11:46 – What might be the insight, the last daily Stoic?
    1:11:48 – What do I say, short of last breath.
    1:11:50 Ooh.
    1:11:52 We know Marcus Aurelius is sort of last words,
    1:11:56 his last words in, in meditations are about sort of,
    1:11:59 hey man, this is the play.
    1:12:02 It only got three acts, curtain’s coming down.
    1:12:03 Did you do a good job?
    1:12:05 You know, sort of talking to himself like that,
    1:12:06 it’s pretty beautiful.
    1:12:11 And then in real life, he’s probably dying of the plague.
    1:12:17 He, his friends are all around him
    1:12:19 and they’re weeping and crying.
    1:12:22 And he goes, what are you crying about?
    1:12:24 Like, don’t think about me.
    1:12:27 So think about you, think about your life.
    1:12:31 Go try to, you know, do what you can
    1:12:33 with the time that you have left.
    1:12:37 And maybe I’d say something like that.
    1:12:41 Like, hey, the whole, the one,
    1:12:43 the one benefit of people dying
    1:12:50 is the one way that they can go on living after they die.
    1:12:56 One way they can improve us and help us after they’re gone
    1:13:01 is the reminder of the fact that they’re not here,
    1:13:06 which will be true for you at some point.
    1:13:11 And that’s one of the things that the loss of people
    1:13:13 that we love can do for us.
    1:13:15 It’s like, hey, none of us get forever.
    1:13:18 The song ends at some point.
    1:13:22 And so what did you, what did you do
    1:13:25 with the time that you’ve got?
    1:13:28 And the fact that you get tomorrow and I don’t
    1:13:33 is a gift that you should not take for granted.
    1:13:37 – And to your kids?
    1:13:40 – Ooh, I think I would just,
    1:13:42 I think I’d just say, you know,
    1:13:44 what I try to just say all the time,
    1:13:46 which is like, I love you.
    1:13:51 I’m proud of you and you’re good.
    1:13:51 You know what I mean?
    1:13:56 I think it’s really easy, especially in today’s world,
    1:14:01 for everything to feel like conditional, you know,
    1:14:04 that you gotta earn it.
    1:14:06 And there are things you have to earn in life, you know,
    1:14:10 but a parent’s love, a sense of worth,
    1:14:14 and sort of dignity, value,
    1:14:17 that’s an innately
    1:14:24 intrinsically given thing at birth, right?
    1:14:28 And so I don’t know, I might just take one extra shot at that.
    1:14:34 – If this, if you are to be successful at that point,
    1:14:35 when you’re laying there on your deathbed.
    1:14:36 – Yeah.
    1:14:40 – If your answer to that question that they posited markets,
    1:14:43 Marcus’s play, my godson’s called Marcus actually,
    1:14:44 because of Marcus.
    1:14:49 But if you had have lived a successful life at that point,
    1:14:50 what would that mean for you?
    1:14:55 – Yeah, I mean, I feel lucky
    1:15:01 in that I don’t wake up and think there’s all this stuff
    1:15:03 that I have to do.
    1:15:04 Do you know what I mean?
    1:15:09 I’m not saying I’ve done everything that I wanna do,
    1:15:15 but I’m saying with the time that I have had,
    1:15:22 I feel like I’ve checked most of the boxes
    1:15:27 of reaching the potential that I have,
    1:15:32 paying back debts or gifts that I was given,
    1:15:39 mastered things, made a positive contribution.
    1:15:42 I feel I’m good, do you know what I mean?
    1:15:47 And so I wake up with this sense of living in the bonus.
    1:15:52 That it’s all extra, which is nice because I think early
    1:15:57 on in my life I felt a lot of pressure
    1:16:01 and I was demanded or asked a lot of myself
    1:16:06 and the ability to be like, I did it.
    1:16:12 And now every extra minute or day that I get is extra.
    1:16:16 That’s like, that’s where you wanna get, I think.
    1:16:20 – We have a closing tradition on this podcast
    1:16:22 where the last guest leaves a question for the next guest,
    1:16:24 not knowing who they’re leaving it for.
    1:16:26 And the question that’s been left for you is,
    1:16:31 what would you do all day if you didn’t have to work?
    1:16:33 And I’m actually gonna give you context.
    1:16:34 First time I’ve done this.
    1:16:36 I’m gonna give you some context on this.
    1:16:38 I’d never tell anybody who’s written the question,
    1:16:40 but this was a long conversation with someone
    1:16:43 at the helm of artificial intelligence.
    1:16:44 And at the very end of our conversation,
    1:16:48 we’ve reached this point where he believes that
    1:16:50 in the future, in the very near future,
    1:16:51 because of artificial intelligence,
    1:16:52 we’re not gonna have jobs.
    1:16:54 And I’ve been wrestling with this idea.
    1:16:56 So what do we do, universal basic income?
    1:16:57 What do people do with their time?
    1:16:59 Do people need meaning in their lives?
    1:17:00 And where are we gonna find meaning
    1:17:01 if it’s not in struggle?
    1:17:04 So in a world of, what artificial intelligence
    1:17:08 is running everything, what would Ryan Holiday
    1:17:10 choose to do with this time?
    1:17:14 I don’t know how, I think it’s a,
    1:17:19 I like that, I don’t think I would make
    1:17:22 that many radical changes in my life.
    1:17:27 Like, I wake up early, I go outside and I spend time
    1:17:31 with my kids, I take them to school.
    1:17:34 I sit down and I write.
    1:17:37 And I write for me.
    1:17:39 I write what I am interested in,
    1:17:41 what makes me better, what challenges me,
    1:17:44 what I think is philosophically interesting and provocative.
    1:17:47 And then that goes to someone else
    1:17:49 who takes it out and puts it into the world, right?
    1:17:54 Then I, you know, I try to do something hard.
    1:17:56 I challenge myself physically.
    1:17:59 Then I go home, I spend time with my family.
    1:18:02 I putz around on my ranch that I live on.
    1:18:05 You know, do some manual labor sometimes.
    1:18:10 And then, you know, I talk to my kids and I go to bed.
    1:18:11 – What do you think of chat GPT
    1:18:13 and these large language models
    1:18:16 and how they’re gonna impact writers and knowledge and…
    1:18:17 – I think…
    1:18:18 – ‘Cause I could go on there right now
    1:18:21 and say give me a novel in the style of Ryan Holiday.
    1:18:23 – I mean, I did, I did an email.
    1:18:28 I asked chat GPT, I said write a daily Stoic email
    1:18:31 on the subject of change.
    1:18:33 And I said, write me a daily Stoic email
    1:18:37 on the subject of replaceability.
    1:18:38 And it did okay.
    1:18:42 You know, it wasn’t as good as what I could do.
    1:18:46 Maybe in 10 years or a year, it’ll be better.
    1:18:47 But I still had to edit it.
    1:18:48 I still had to refine it.
    1:18:53 And then also I had the idea to have it do that.
    1:18:57 You know, the upside down urinal is art
    1:19:00 because someone decided to put a urinal upside down
    1:19:02 and said that is art.
    1:19:07 And so, you know, the intentionality is still the main thing.
    1:19:10 And then the refining and the polishing
    1:19:12 and the changing is what makes,
    1:19:14 it’s what the role of the human is.
    1:19:19 And so I haven’t seen a ton of change in my life
    1:19:23 and that I haven’t been here for 80 years.
    1:19:28 But, you know, I remember when Google Books came out
    1:19:31 and a bunch of authors said it’s not the same
    1:19:35 as going to a library and looking in the book physically.
    1:19:37 You shouldn’t just be able to search books
    1:19:39 and find what you want.
    1:19:44 So they continued to do it the way they used to do it.
    1:19:48 And us younger people took advantage of this thing
    1:19:50 that saved us time and let us do more, right?
    1:19:54 And I don’t know, maybe it will replace all of us
    1:19:56 as everyone for all time has, you know,
    1:19:58 every job has been replaced in some form or another.
    1:20:01 Or maybe it just becomes a tool in the toolkit.
    1:20:06 And I think the job of each of us is to figure out
    1:20:12 how to use it and not be used by it, you know?
    1:20:14 – Well, let’s hope so.
    1:20:15 – Yes, let’s hope so.
    1:20:16 – Let’s hope so.
    1:20:17 – Yeah.
    1:20:18 – My suspect you’ll be right.
    1:20:20 It’s at least in the short and midterm anyway.
    1:20:22 It’s often to the future what the world looks like.
    1:20:24 Probably a lot more pressing issues, but Ryan,
    1:20:25 thank you for your time.
    1:20:27 – Thank you for having me, this is very cool.
    1:20:29 This book actually sits on my bedside
    1:20:30 because my girlfriend has stolen it from me.
    1:20:31 – Oh, amazing.
    1:20:34 – She’s reading it and she’s also reading your daily,
    1:20:35 it’s the Daily Stoke book.
    1:20:39 She’ll be on a silent retreat as we record this
    1:20:40 and she’ll have it with her.
    1:20:41 – Oh, that’s amazing.
    1:20:42 – She reads one page every day.
    1:20:43 – I love it.
    1:20:44 – She’s Portuguese, so it’s helping her
    1:20:46 with her English as well, so.
    1:20:48 But your books have stretched all across the world
    1:20:50 and reached into so many people’s lives
    1:20:51 in such an incredible way.
    1:20:53 It’s really an important thing that you do.
    1:20:55 I know you know this, but you must know this
    1:20:56 ’cause you must get these messages
    1:20:59 and people must tell you in the tens of hundreds of thousands.
    1:21:03 But I’ve seen firsthand how your work has
    1:21:05 and your ability to reach back into history
    1:21:07 and pull out wisdom that’s so relevant and important
    1:21:10 to people’s daily lives has had a profound impact.
    1:21:12 That’s a really special thing, Ryan.
    1:21:13 It’s a really special thing.
    1:21:14 – That’s very cool.
    1:21:15 – And I know you do it, I wanna ask you the question,
    1:21:20 why you do it, you pointed at the selfish reasons,
    1:21:23 but the consequence of that is so selfless.
    1:21:26 And I thank you on behalf of all of those incredible people
    1:21:27 and it’s an honor to meet you as well
    1:21:28 ’cause these books have been,
    1:21:29 these are ornaments in my household
    1:21:32 and these are very important parts of my development.
    1:21:33 So thank you, Ryan.
    1:21:34 – Thank you, appreciate it.
    1:21:36 (upbeat music)
    1:21:39 (upbeat music)
    1:21:42 (upbeat music)
    1:21:44 (upbeat music)
    1:21:47 (upbeat music)
    1:21:49 (upbeat music)
    1:21:52 (upbeat music)
    1:21:55 (upbeat music)
    1:21:57 (upbeat music)
    Tôi có thể giúp bạn có được nhiều điều hơn những gì bạn muốn.
    Tạo ra hình thức kỷ luật cao nhất.
    Làm thế nào để không quan tâm đến những gì người khác nghĩ.
    Đó chính là ý nghĩa của cuộc sống.
    Vậy, Ryan Holiday, nhà triết học hiện đại,
    người có sách đã bán được hơn 4 triệu bản
    trên toàn thế giới.
    Giúp mọi người sống tốt hơn, những cuộc sống có ý nghĩa hơn.
    Chúng ta sống trong một thời đại mà chúng ta thường trì hoãn.
    Điều đó thật hoàn toàn rối loạn.
    Tại sao chúng ta không đặt sức khỏe của mình là ưu tiên hàng đầu?
    Tại sao chúng ta không làm những việc mà chúng ta biết mình nên làm?
    Bởi vì chúng ta nghĩ mình còn mãi mãi.
    Nhưng thực tế là bạn thực sự có một chẩn đoán cuối.
    Và việc sống mà không nhận ra sự thật đó là lãng phí cuộc đời của bạn.
    Vậy làm thế nào để chúng ta thay đổi điều đó?
    Điều đó cần rất nhiều can đảm và rất nhiều kỷ luật.
    Kỷ luật là khả năng làm những việc khó khăn
    mà bạn không muốn làm vì lợi ích ở tương lai xa.
    Và gần như không có ai thành công trong cuộc sống
    mà không có hình thức kỷ luật đó.
    Nếu bạn có thể nuôi dưỡng được điều đó, bạn đang giành được tự do
    mà rất nhiều người thậm chí chưa bao giờ nếm thử.
    Nhưng rất khó để có kỷ luật
    khi bạn đang nhồi nhét thức ăn vào miệng hoặc khi bạn cảm thấy tồi tệ.
    Bạn cần phải trải qua khó khăn.
    Vậy hãy làm điều gì đó khó khăn về mặt thể chất mỗi ngày.
    Một tâm trí mạnh mẽ và một cơ thể mạnh mẽ.
    Bạn phải có cả hai.
    Vậy bạn nói gì với những người
    mà thấy mình hoàn toàn thiếu vắng
    một hình thức kỷ luật rõ ràng?
    Đó là một điều rất quan trọng mà bạn cần
    bởi vì nếu không thì người khác quyết định
    bạn có tốt hay không.
    Và đó không phải là cách bạn muốn sống qua cuộc đời.
    Vì vậy, đây là một bộ chiến lược
    sẽ giúp bạn bất cứ điều gì cuộc sống dành cho bạn.
    Điều đầu tiên sẽ là:
    – Ryan, bạn tóm tắt những gì bạn làm và lý do tại sao bạn làm nó như thế nào?
    – Lý do tôi làm điều đó dễ dàng hơn để tôi diễn đạt,
    đó là tôi trở nên tốt hơn khi làm điều đó.
    Như chúng ta thường nghĩ triết học như một thứ
    mà bạn tiêu thụ, mà bạn đọc hoặc nghe,
    nhưng thực tế nó giống như một cuộc đối thoại.
    Đó là một cuộc trò chuyện.
    Và vì vậy, quá trình viết về, nói về
    và nghiên cứu về các nhà triết học Stoic đã làm tôi trở thành một người tốt hơn.
    Bởi vì thực sự, đó chính là những gì Stoicism là.
    Đó là quá trình đọc, viết,
    và tranh luận về những ý tưởng này.
    Và đó là cách mà chúng thâm nhập vào máu của bạn.
    Và sau đó hi vọng, trong những tình huống thực tế trong đời sống của bạn,
    bạn áp dụng chúng, đúng không?
    Vậy tại sao tôi viết về triết học thì rõ ràng hơn với tôi.
    Điều tôi định nghĩa về triết học mà tôi nói
    thì hơi khó hơn.
    Tôi viết về một trường phái triết học cổ đại ít người biết đến
    gọi là Stoicism.
    Có thể nhiều người đã nghe về Marcus Aurelius
    hay Seneca hay Epictetus.
    Vậy đó là ba cái tên lớn mà chúng ta gọi họ.
    Nhưng cơ bản bắt đầu từ Hy Lạp cổ đại
    và phát triển đến La Mã cổ đại,
    có một triết lý thực tiễn cho cuộc sống.
    Vậy không phải là những ý tưởng lý thuyết hay trừu tượng,
    những câu hỏi không thể trả lời hoặc những nghịch lý.
    Đó là cách mà chúng ta thường nghĩ về triết học.
    Stoicism giống như, con người nên sống như thế nào, đúng không?
    Cuộc sống tốt đẹp là gì?
    Tôi xử lý cơn nóng giận của mình như thế nào?
    Tôi xử lý thực tế là tôi sợ chết như thế nào?
    Công việc tôi nên có là gì?
    Như, nghĩa vụ của tôi đối với người khác là gì?
    Triết học theo cách Stoic được thiết kế
    để trở thành một loại hướng dẫn cho việc sống.
    Và những gì tôi làm là tôi tiếp tục
    và phổ biến cuộc trò chuyện đó,
    đã diễn ra khoảng 22, 23 thế kỷ.
    – Một trong những điều bạn đã thực sự thay đổi trong tâm trí của nhiều người
    là từ “kỷ luật” và ý nghĩa của nó.
    Bởi vì định nghĩa về kỷ luật
    mà tôi hiểu trước khi kỷ luật là số phận
    là một dạng kiềm chế đau đớn bất chấp những khao khát của tôi
    vì lợi ích của một loại mục tiêu nào đó mà tôi có.
    Kỷ luật trong định nghĩa của bạn là gì
    và điều đó thực sự có nghĩa là gì thì tuyệt?
    – Vâng, tôi nghĩ điều quan trọng là lưu ý
    rằng các nhà triết học Stoic đang nói về kỷ luật tự thân, đúng không?
    Vậy kỷ luật không phải là quân nhân hải quân
    nói cho mọi người khác phải làm gì, sống như thế nào, đúng không?
    Các nhà triết học Stoic đang nói về phẩm hạnh của kỷ luật tự thân,
    tức là bạn có những tiêu chuẩn
    mà bạn đã chọn cho chính mình mà bạn đang sống theo.
    Nó không phải là một vũ khí mà bạn sử dụng chống lại người khác, đúng không?
    Và tôi nghĩ rằng thường khi chúng ta nghe đến kỷ luật,
    chúng ta nghĩ đến người thực thi kỷ luật, đúng không?
    Một người rất nghiêm khắc,
    một trong những câu nói đẹp trong Meditations, Marcus nhận ra,
    hãy nhớ, kiên nhẫn với người khác, nghiêm khắc với bản thân.
    Và thực sự điều đó đòi hỏi nhiều kỷ luật hơn,
    đúng không, như việc tôi không bao giờ chấp nhận việc đến muộn
    cho bản thân hay cho người khác, đúng không?
    Tôi làm việc chăm chỉ, tôi đánh giá cao những người không khỏe mạnh, đúng không?
    Tôi mong đợi nhiều giờ từ tất cả những người làm việc cho tôi.
    Có một dạng kỷ luật cứng nhắc, nghiêm khắc như vậy.
    Nhưng tôi đã phát hiện ra trong hành trình riêng của mình, trong cuộc sống của tôi,
    rằng nó thực sự đòi hỏi nhiều kỷ luật hơn để nói,
    đây là những gì tôi mong đợi từ chính mình.
    Và đây là cách mà tôi được lập trình.
    Đây là cách tôi hoạt động tốt nhất.
    Và sau đó tôi hiểu rằng những người khác,
    không chỉ tôi không kiểm soát họ,
    mà họ có những khuynh hướng khác nhau,
    những cách sống khác nhau, những cách hiện hữu khác nhau.
    Và công việc của tôi là tìm ra
    cách thích ứng bản thân với họ,
    thay vì buộc họ phải giống như tôi.
    Marcus Aurelius, điều thú vị,
    ông có một người anh em cùng cha khác mẹ.
    Và không thể có hai người khác nhau hơn
    Marcus Aurelius và người anh em cùng cha khác mẹ Lucius Ferris.
    Và Marcus đưa ra một quyết định đáng chú ý
    ngay sau khi trở thành hoàng đế,
    đó là ông chỉ định người anh em cùng cha khác mẹ của mình.
    Người này không có quan hệ huyết thống với ông.
    Ông chỉ định anh ta làm đồng hoàng đế.
    Điều đầu tiên ông làm với quyền lực vô hạn
    là ông cho đi một nửa quyền lực đó
    cho một người có phong cách sống, cách sống, cách lãnh đạo gần như đối lập.
    Và ở đầu cuốn Meditations,
    Marcus Aurelius nói dài về người anh em của mình.
    Ông không gọi anh ta là anh em cùng cha khác mẹ,
    mà ông gọi anh ta là anh trai của mình.
    Và anh ấy nói, những gì tôi học được từ anh trai tôi, anh ấy nói, tôi rất biết ơn khi có người này trong cuộc đời mình, một người đàn ông có phẩm chất đã giúp tôi cải thiện bản thân. Và ý tưởng là, tôi nghĩ không chỉ anh ấy phải học cách thực hành các đức tính như chấp nhận, linh hoạt, gặp gỡ mọi người tại chỗ họ đang đứng, mà Marcus còn phải điều chỉnh bản thân và tìm ra điều tốt trong người này mà không cố gắng biến người này thành giống như anh ấy hoặc cảm thấy thất vọng và phê phán người này vì không giống mình, đúng không? Và khi chúng ta nghĩ về kỷ luật, thường thì nó được hiểu như một hình thức cứng nhắc, nhưng tôi nghĩ hình thức kỷ luật cao nhất là khả năng điều chỉnh, linh hoạt và thích ứng. Và những nhà lãnh đạo thực sự tuyệt vời, những người thực sự vĩ đại, đã quản lý để rút ra những điều tốt từ những người không giống họ, đúng không? Họ không loại bỏ ai đó chỉ vì họ không có những tiêu chuẩn cao giống như họ hoặc họ không buộc người đó đạt được những tiêu chuẩn cao đó bằng sức mạnh, đúng không? Hay bằng bắt nạt hoặc phê phán, mà bằng gương mẫu, bằng cảm hứng, đúng không? Qua thảo luận. Vì vậy, tôi không biết, tôi cố gắng thể hiện kỷ luật không chỉ ở khía cạnh đó, mà tôi cũng nghĩ rằng thường khi chúng ta nghĩ về kỷ luật, chúng ta nghĩ về nó dưới hình thức thể chất, đúng không? Kỷ luật là chạy nhanh hơn, chạy lâu hơn, nâng nhiều trọng lượng hơn, làm việc nhiều giờ hơn. Và kỷ luật thể chất là rất quan trọng và hầu như không có ai thành công trong cuộc sống mà không có hình thức kỷ luật thể chất đó. – Và trong phần giới thiệu, bạn nói kỷ luật mang lại cho chúng ta tự do, điều này một lần nữa, có vẻ như, đó thường không phải là những gì mọi người nghĩ về kỷ luật. Chúng ta nghĩ về kỷ luật như là lấy đi tự do của chúng ta và làm cho cuộc sống của chúng ta như bạn nói, cứng nhắc hơn. Như bạn đã nói, như cứng nhắc hơn và ít lựa chọn hơn, ít tùy chọn hơn. Nhưng trong phần giới thiệu cuốn sách của bạn, bạn nói kỷ luật mang lại tự do cho chúng ta. – Epictetus là một kẻ nô lệ. Anh ta là một nô lệ trong triều đình Nero. Và hãy tưởng tượng sự tương phản. Người này không có tự do, hoàn toàn nghèo khổ, cơ thể của họ, công việc của họ, lao động của họ, tất cả đều bị đánh cắp khỏi họ. Và sau đó họ được bao quanh không chỉ bởi sự xa hoa, mà còn bởi quyền lực, đúng không? Và tham vọng và danh tiếng, đúng không? Anh ấy được bao quanh bởi những ai là ai trong đời sống La Mã. Và Epictetus quan sát xung quanh và nhận ra rằng anh ta tự do hơn tất cả những người này. Và anh ấy nhận ra rằng anh ta tự do hơn tất cả những người này bởi vì họ không kiểm soát được chính mình. Họ có thể hợp pháp tự do, nhưng họ là nô lệ cho tham vọng của họ hoặc là nô lệ cho công việc mà họ đã có hoặc tên gia đình của họ hay những ham muốn, cám dỗ của họ, đúng không? Và anh ấy nhận ra rằng nếu bạn không kiểm soát được những ác cảm và những mong muốn của bạn, đúng không? Anh ấy nói những điều này là hai lực lượng của cuộc sống con người, những gì bạn muốn, những gì bạn không muốn. Nếu bạn không nắm quyền điều khiển những gì bạn làm, những gì bạn nghĩ, thì thực sự không quan trọng, bạn biết đấy, tình trạng hợp pháp của bạn là gì, đúng không? Bạn không tự do như bạn nghĩ. Và tôi nghĩ tất cả chúng ta đều đã trải qua rằng bạn đã gặp những người, có thể đã mời họ lên chương trình. Số dư ngân hàng khổng lồ, số lượng người theo dõi lớn, công việc cực kỳ quyền lực. Và rồi, bạn biết đấy, họ như, xin lỗi, tôi có trái tim ra ngoài lúc 11:06, bạn biết đấy, hoặc cái gì đó tương tự, đúng không? Họ đang chạy từ việc này đến việc khác, điện thoại của họ liên tục reo. Họ đang ngồi đây, họ là người quyền lực, nhưng ai đó thì thầm rằng, như trợ lý thực sự đang kiểm soát, đúng không? Hoặc, bạn biết đấy, sự muốn, cái nhiều hơn, điều tiếp theo, thành tựu tiếp theo, đó chính là điều thực sự thúc đẩy họ. Và vì vậy, bạn biết đấy, những người theo trường phái Khắc kỷ đã thành công và họ đã làm những điều trong thế giới. Họ không phải tất cả đều giống như Epictetus, nhưng họ đã hiểu rằng nếu bạn không kiểm soát được bản thân và cuộc sống của bạn, như những cảm xúc của bạn, những suy nghĩ của bạn, bạn biết đấy, những gì bạn sẽ làm và những gì bạn sẽ không làm, thì thực sự không quan trọng bạn có thể làm gì, bạn không tự do. Và khi bạn bị ảnh hưởng bởi điều gì đó, dù đó là một cơn nghiện, dù đó là đà phát triển trong sự nghiệp của bạn, dù đó là chỉ làm những gì mọi người khác đang làm, như bạn không, bạn không tự do. Vì vậy, tạo ra cấu trúc và quy tắc, có thể cảm thấy hạn chế và như bạn đang từ bỏ một tự do, nhưng bạn thực sự đang có được tự do mà rất nhiều người chưa bao giờ nếm thử. – Gần đây, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những cam kết mà chúng ta dành cho bản thân mình và tầm quan trọng của việc giữ những cam kết đó. – Chắc chắn rồi. – Và tôi đang nghĩ, khi tôi nói điều đó, ý tôi là, những điều nhỏ nhặt, tôi sẽ làm điều này. – Vâng. – Ý tôi là, như Jordan Peterson có thể nói, như tôi sẽ làm giường của mình hoặc có thể là, tôi sẽ bỏ rượu hoặc tôi sẽ ăn rau thay vì, tôi không biết, pizza. Những cam kết nhỏ mà chúng ta đưa ra và tác động mà chúng có đến câu chuyện mà chúng ta tin về bản thân. – Vâng. – Và tôi chỉ đang nghĩ, tôi nghĩ có lẽ là sáng nay, hoặc tôi định viết điều gì đó về nó, rằng kích thước của những cam kết mà chúng ta giữ với bản thân tương quan với kích thước của phần thưởng mà nó đưa ra ở phía bên kia. Vì vậy, nếu chúng ta giữ những cam kết lớn cho bản thân về tác động đến bản thân, sự tự trọng của chúng ta, câu chuyện về bản thân, các bằng chứng mà chúng ta có về ai chúng ta là, nó có một tương quan, điều đó thậm chí không phải là một từ, nhưng nó có một đầu ra cũng lớn tương đương. Bạn nghĩ sao về điều đó, việc giữ những cam kết với bản thân? – Trong cuốn tiểu thuyết “The Road” của Cormac McCarthy, một cậu bé đang nói chuyện với cha mình, họ đang ngồi quanh một đống lửa trại và họ đã đồng ý rằng, ồ, chia sẻ mọi thứ một cách đồng đều, đó là hệ thống mà họ có. Người cha đưa cho con trai mình, một chút nhiều hơn sô-cô-la nóng, như ông đang cố gắng tỏ ra tốt bụng. Và cậu con trai cảm thấy không hài lòng. Và cậu ấy nói, bố, như bố đã hứa, chúng ta sẽ chia sẻ mọi thứ đồng đều. Và ông ấy nói, bố, nếu bố phá vỡ những lời hứa nhỏ, bố sẽ phá vỡ cả những lời hứa lớn. Tôi nghĩ đó là một ý tưởng thật đẹp, không chỉ với tư cách là một người cha, mà là một con người, đúng không? Nó không nên quan trọng. Bạn đã nói, ồ, tôi sẽ dậy lúc sáu giờ.
    Và rồi chuông báo thức reo lúc sáu giờ,
    rồi bạn bấm tạm ngưng và bạn bấm tạm ngưng.
    Và bạn nghĩ, hôm nay mình thực sự không phải đi đâu cả.
    Mình sẽ quay lại ngủ và dậy khi nào mình muốn.
    Hay như một nhà văn, thì việc viết không vui.
    Đã viết xong thì mới vui.
    Vì vậy, bạn luôn cố gắng nghĩ ra lý do
    để không phải làm điều đó hôm nay.
    Nhưng nếu bạn xây dựng, bạn đang rèn luyện cơ bắp theo cách nào đó.
    Bạn đang xây dựng cơ bắp nói rằng,
    tôi làm những gì tôi nói, tôi giữ những cam kết mà tôi đưa ra.
    Hoặc bạn đang xây dựng cơ bắp nói, tôi biện minh.
    Tôi không làm những gì tôi nói.
    Tôi không thể được tin cậy, đúng không?
    Vì vậy, khi chúng ta nghĩ về kỷ luật,
    thực sự là về những lời hứa mà bạn sẽ giữ.
    Và điều khó khăn là bạn đang giữ lời hứa
    với chính mình mà không ai biết bạn đã tạo ra, đúng không?
    Không phải kiểu như, hey, bạn đã đưa ra cam kết này.
    Nếu tôi không viết cuốn sách này đúng hạn,
    bạn biết đấy, tôi phải làm điều đáng xấu hổ này.
    Hay, bạn biết đấy, rồi tôi sẽ nghỉ hưu.
    Bạn biết đấy, họ không phải,
    bạn thực sự không đặt mình vào rủi ro theo nghĩa đó.
    Nhưng bạn đã nói với chính mình, bạn sẽ làm điều này
    và việc xây dựng cơ bắp đó là rất quan trọng.
    Tôi nghĩ rằng một trong những điều quan trọng
    về việc có một thói quen vật lý
    là bạn đang xây dựng cơ bắp đó, cơ bắp như,
    tôi đã nói với chính mình, tôi sẽ làm điều khó khăn này.
    Bây giờ điều khó khăn đó đang đến gần.
    Và tôi có tìm ra một lý do biện minh không?
    Tôi có cho phép mình một lối thoát không?
    Hay tôi sẽ làm điều đó.
    Và rồi khi bạn làm điều đó, giờ bạn đang ở giữa nó.
    Và giờ bạn cảm thấy mệt mỏi.
    Và có một giọng nói bên trong bạn nói,
    chà, không ai đang xem.
    Bạn có thể dừng lại bất cứ lúc nào bạn muốn.
    Chỉ cần quay lại, chỉ cần quay lại hoặc chậm lại.
    Sẽ dễ hơn nếu bạn chậm lại.
    Và cơ bắp hoặc phần của bạn
    có khả năng chế ngự điều đó là một cơ bắp rất quan trọng.
    Seneca nói, bạn biết đấy, chúng ta đối xử với cơ thể một cách nghiêm ngặt
    để nó không thiếu vâng lời với tâm trí.
    Và tôi suy nghĩ về điều đó.
    Tôi có một bể nước lạnh tại nhà.
    Và có vẻ như tất cả những lợi ích sức khỏe này
    của việc ngâm nước lạnh, bạn biết đấy,
    nó tăng cường sự trao đổi chất của bạn, tuần hoàn, bạn biết đấy,
    có rất nhiều nghiên cứu.
    Và chúng có thể đúng.
    Ý tôi là, chúng nghe có vẻ như chúng đúng.
    Tôi không phải là một nhà khoa học, tôi không biết gì cả.
    Nhưng với tôi, tất cả những điều đó là phụ.
    Đối với tôi, điều mà nước lạnh mang lại,
    là ngồi xuống trong thứ đó
    khi tôi biết nó sẽ lạnh như thế nào.
    Và tôi biết tôi sẽ không quen với nó
    hoặc cảm thấy thoải mái ít nhất là trong vài phút, đúng không?
    Giống như việc xoay núm trong vòi sen,
    đây là phiên bản khác nơi vòi sen không được làm nóng
    và phải cố gắng bước vào trước khi nó lạnh,
    đó là lợi ích sức khỏe.
    Giống như đó là điều mà bạn nhận được từ nó
    là khả năng làm những thứ khó khăn
    mà bạn không muốn làm vì những lợi ích không chắc chắn
    hoặc lợi ích xảy ra rất lâu sau.
    Giống như nếu bạn có thể nuôi dưỡng điều đó, bạn sẽ thành công.
    Đó là nơi các cuốn sách đến từ,
    đó là nơi các doanh nghiệp đến từ,
    đó là nơi việc giảm cân đến từ,
    tất cả đều đến từ khả năng thực hiện điều khó khăn đó
    mà bạn không muốn khi phần thưởng
    không ngay lập tức hoặc tức thì.
    – Và tất cả chúng ta đều có cơ bắp có kích thước khác nhau trong regard đó.
    – Chắc chắn.
    – Đúng vậy, vì vậy một số người trong chúng ta không thể,
    có thể vì chúng ta đã rơi vào hố sâu,
    chúng ta không giữ cam kết với bản thân,
    điều đó có nghĩa là sự tự trọng của chúng ta thấp hơn
    và sau đó chúng ta không giữ một cam kết khác vì điều đó.
    Và giờ đây quan điểm về bản thân hoặc câu chuyện về bản thân chúng ta
    và khả năng làm mọi thứ thật sự ở trong tình trạng tồi tệ đến mức
    hình như chúng ta không thể giữ bất kỳ cam kết nào với bản thân.
    Chúng ta như thể tự lừa dối mình theo nhiều cách.
    Những người đó đã thực sự vật lộn,
    họ đã cố gắng, họ đã vật lộn, họ đã cố gắng,
    họ đã vật lộn, họ đã mua cuốn sách của bạn
    bởi vì họ nghĩ, thôi nào,
    có thể có một câu trong đây
    sẽ khiến tôi đến phòng tập thể dục.
    Bạn sẽ nói gì với những người đó
    mà thấy mình hoàn toàn thiếu
    kỷ luật rõ ràng?
    – Tôi nghĩ rằng điều rất quan trọng khi chúng ta mắc sai lầm
    là không xác định mình với điều đó, đúng không?
    Chúng ta xác định với người mà chúng ta muốn trở thành,
    người mà chúng ta biết rằng chúng ta có thể trở thành.
    Chúng ta xác định với điều đang diễn ra
    và rồi chúng ta rơi ra ngoài, đúng không?
    Giống như trong những vòng tròn về sự tỉnh táo,
    họ nói về việc rơi khỏi xe ngựa.
    Tôi thích ý tưởng rằng xe ngựa đang di chuyển
    và bạn đang hoặc ngồi trên xe ngựa hoặc rời khỏi xe ngựa, đúng không?
    Và ý tưởng khi bạn ngã hoặc bạn mắc sai lầm
    hoặc bạn phạm sai lầm hoặc bạn phá vỡ lời hứa đó,
    như nó vẫn còn đó.
    Như bạn có thể quay lại bất cứ lúc nào, đúng không?
    Đó là cách tôi nghĩ về điều đó.
    Vì vậy, thay vì nói, ôi, tôi thật tệ,
    tôi rơi vào hố sâu, tôi không có giá trị.
    Nó giống như, không, điều đó vẫn tiếp tục.
    Bạn biết đấy, tôi có chạy đuổi theo nó không?
    Tôi có bắt đầu xây dựng những thói quen đó lại không
    hay tôi sẽ, bạn biết đấy, viết nó ra
    bởi vì nó không còn đó nữa?
    Bạn có hiểu ý tôi không?
    Tôi cố gắng suy nghĩ về nó theo cách đó.
    Giống như, chỉ vì tôi có một tuần tồi tệ
    nơi tôi bị quá tải hoặc bị phân tâm
    hay tôi đã bệnh hoặc bất kỳ điều gì và tôi không viết,
    điều đó không có nghĩa là mọi thứ đã mất.
    Giống như tôi chỉ cần ngồi xuống ngày mai hoặc tốt hơn.
    Tôi cần ngồi xuống ngay bây giờ
    và tôi chỉ cần làm một chút, đúng không?
    Và đó là điều khởi đầu lại quá trình đó.
    Không phải kiểu tất cả hoặc không có gì
    và tôi nghĩ khi bạn nghe mọi người nói theo cách đó,
    họ không nhận ra nhưng thực sự,
    nó khá thuận tiện để là tất cả hoặc không có gì, đúng không?
    Bởi vì nó cho bạn một lối thoát hoặc một cái cớ
    thay vì nói, vâng, tôi đã.
    Tôi không làm những gì tôi phải làm trong bảy ngày qua
    nhưng điều đó không nói lên điều gì về ngay bây giờ
    hay điều đó không nói lên điều gì về ngày mai.
    – Bạn có suy nghĩ gì về niềm tin không?
    Tôi nghĩ rất nhiều, đặc biệt gần đây
    về nơi mà niềm tin của chúng ta đến từ và cách mà nó ảnh hưởng
    bởi vì sự tự tin của chúng ta là một niềm tin vào bản thân mình.
    Và sau đó, kỷ luật của tôi dường như liên quan một phần đến những niềm tin của tôi, và khi chúng ta nghĩ về những người tin trái đất phẳng và những niềm tin của họ, thì làm thế nào để thay đổi suy nghĩ của họ, hoặc làm thế nào tôi thay đổi suy nghĩ của mình về bản thân. Tôi thường nghĩ rằng, nếu chúng ta có thể hiểu cách tạo ra sự thay đổi niềm tin, chúng ta có thể kiểm soát rất nhiều phần cứng của chính mình, vì phần cứng của tôi dường như là loại danh tính mà tôi hiện nay tin tưởng về Stephen Bartlett là ai. Và tôi như đang làm theo hướng dẫn của bộ niềm tin đó.
    Vậy làm thế nào để tôi thay đổi niềm tin đó về chính mình?
    – Ừ, điều đó thật buồn cười, có cái kiểu tự mãn giống như nghĩ rằng bạn tốt hơn mọi người. Rồi cũng có cái kiểu tự mãn xảy ra khi bạn chỉ đơn giản là ám ảnh với việc mình tệ như thế nào. Bạn biết đấy, như bạn chỉ nghĩ về bản thân mình mọi lúc. Khi trên thực tế, bạn nên chỉ nghĩ về những gì bạn đang làm hoặc không đang làm, bạn biết không? Bạn tôi, Austin Cleon có nói rằng, hãy làm động từ thay vì cố gắng trở thành danh từ, bạn biết không? Vậy nên, thay vì nói là, liệu tôi có phải là một nhà văn không? Liệu tôi không phải là nhà văn? Thì hãy hỏi, liệu tôi có đang viết không? Bạn biết đấy, hãy làm điều đó. Hãy làm điều đó.
    – Bạn là những gì bạn làm.
    – Ừ, ừ, hãy làm điều đó.
    – Điều đó thật hợp lý. Và thật buồn cười vì có một mối quan hệ hai chiều ở đó. Tôi không làm những điều mà tôi không nghĩ mình là.
    – Vâng, vâng, nếu bạn cảm thấy bản thân như là người không có giá trị gì.
    – Lười biếng.
    – Lười biếng, không có hình thể, xấu xí, bạn biết đấy, bất cứ điều gì. Những người Stokes nói rằng nếu bạn đưa ra những sự lựa chọn đẹp đẽ, bạn sẽ trở nên đẹp đẽ. Và tôi thích điều đó. Giống như, ừ, liệu tôi có đang đưa ra những sự lựa chọn tốt không? Tôi không nghĩ về việc, liệu cuốn sách có hợp tác tốt không? Nó có hiệu quả không? Nó có xuất sắc không? Tôi chỉ cố gắng giảm thiểu những gì tôi yêu cầu bản thân mình hàng ngày. Vậy nên, câu hỏi nhiều hơn là, hôm nay tôi có đóng góp tích cực không? Giống như, tôi chỉ cố gắng để có một đóng góp tích cực mỗi ngày cho những gì tôi đang làm. Hiện tại, tôi đang chỉnh sửa cuốn sách tiếp theo của mình. Và, bạn biết đấy, cách đây vài ngày, tôi đã thực sự viết một chương mới và tôi đã sửa tất cả những thứ đó. Hôm nay, tôi đã thay đổi tiêu đề của một chương từ “tìm kiếm cái tốt ở mọi người”, thành “tìm cái tốt ở mọi người”. Điều này là một thay đổi ngữ nghĩa, nhỏ. Nhưng cũng là một thay đổi mang tính transform về những gì tôi thực sự đang tranh luận, đúng không? Và công việc hôm qua hay công việc hôm nay có tác động lớn hơn đến dự án không? Tôi không biết. Nhưng tôi biết rằng tôi đã tiến bộ tích cực, có những đóng góp tích cực trong cả hai ngày đó. Vậy nên tôi đã hoàn thành công việc của mình trong cả hai ngày. Đôi khi điều đó thực sự rõ ràng và bạn đang di chuyển rất nhiều thứ xung quanh hoặc bạn đang tạo ra rất nhiều thứ. Và rồi những ngày khác, bạn chỉ di chuyển một cái gì đó một milimét theo hướng này.
    – Bạn đã đạt được tiến bộ tích cực hôm nay hoặc hôm qua bằng cách thay đổi tiêu đề đó. Nửa câu tiếp theo của câu này giống như, hướng tới mục tiêu của tôi hoặc tới một đích đến hay hướng đi. Câu hỏi của tôi là, làm thế nào để biết được hướng đi đáng giá để tạo ra tiến bộ tích cực từng bước?
    – Ừ, người Stokes sẽ nói rằng những mục tiêu của chúng ta phải được dựa trên những gì chúng ta kiểm soát. Vậy họ, Epictetus nói, nếu bạn chỉ tham gia các cuộc thi mà thắng lợi phụ thuộc vào bạn, thì bạn sẽ luôn thắng, đúng không? Và vì vậy khi tôi làm việc trên một cuốn sách, nếu tiêu chí của tôi là nó sẽ bán được bao nhiêu bản? Nó sẽ được đón nhận tốt ra sao? Nhà xuất bản của tôi sẽ cảm thấy thế nào về nó? Bạn biết đấy, nó sẽ phát hành nhanh tới mức nào? Bạn biết đấy, một đống những điều đó. Vậy thì thành công được xác định bởi những người khác ngoài tôi, đúng không? Thị trường, danh sách bestseller của New York Times, biên tập viên của tôi, đại lý của tôi, những yếu tố ngẫu nhiên, bạn biết đấy? Nhưng nếu tôi đo lường bản thân mình, liệu điều này có đang tiến gần hơn đến cuốn sách mà tôi đã đặt ra để viết không? Liệu đây có phải là điều tốt nhất mà tôi có thể làm không? Liệu điều này có có ý nghĩa và quan trọng với tôi không? Bạn biết đấy, tôi cố gắng xác định những gì tôi đang làm càng nhiều càng tốt theo tiêu chuẩn của chính mình, theo cảm nhận của mình, những gì thuộc về tôi. Và rồi thành công thương mại, sự đón nhận bên ngoài, tất cả những điều đó, thì thật tốt, nhưng nó chỉ là thêm vào. Và nếu đó chỉ là thêm vào, thì tôi có thể thưởng thức điều đó. Nếu nó là thiết yếu, nhưng tôi không kiểm soát được, thì điều tôi thực sự đã đặt mình vào là sự thất vọng tiềm năng. Bởi vì nhà xuất bản có thể phá sản, bạn biết đấy? Thị trường có thể thay đổi, bạn có thể bị hủy bỏ. Bạn biết đấy, ai biết điều gì có thể xảy ra? Và vì vậy bạn càng gắn bó với việc, liệu đây có phải là điều tốt nhất của bạn không? Tôi nghĩ rằng bạn sẽ càng hạnh phúc hơn. Và rồi một cách kỳ lạ, bạn sẽ thực sự làm việc tốt hơn vì bạn đang tập trung tất cả năng lượng của mình vào nơi có tác động. Chắc chắn bạn đã thấy điều này, nơi mà bạn biết đấy, một clip mà bạn không nghĩ sẽ hiệu quả lại đạt được thành công lớn.
    – Tất nhiên rồi, ừ.
    – Và rồi điều này mà bạn đã nói, “Điều này thật tuyệt vời, nhưng lại không thành công chút nào.” Và vì vậy tôi nghĩ rằng không phải mọi thứ đều ngẫu nhiên. Chỉ là bạn phải cảm thấy hài lòng với nó.
    – Ừ, và tôi đã từng viết rất nhiều câu trích dẫn mà được đưa lên internet. Và câu trích dẫn hiệu quả nhất của tôi từ trước đến nay chỉ đơn giản là, nó đã vi phạm tất cả những nhận thức trước đây của tôi về một câu trích dẫn tốt là gì. Bởi vì tôi vừa có một cuộc cãi vã với bạn gái vào hôm đó, sáu năm trước. Và tôi đã viết một câu trích dẫn như thế này, “Nếu chúng ta đang trong một mối quan hệ, “Tôi muốn là ưu tiên thứ hai của bạn.” “Tôi muốn ưu tiên đầu tiên của bạn là chính bạn.” Và nó đã kéo dài, là một vài câu nữa. Và đó chính là điều đã trở nên viral trên internet. Và nó không bị ràng buộc bởi những kỳ vọng của chính tôi về một câu trích dẫn tốt, hay mô típ, hoặc nhịp điệu, hay âm tiết tạo nên một câu trích dẫn tuyệt vời. Nó chỉ xuất phát từ một nơi như, “Tôi thực sự đã có một ngày tồi tệ hôm đó.”
    – Ừ.
    – Và bạn gái tôi đã cãi nhau với tôi về việc tôi làm việc quá nhiều. (cười)
    – Ừ, không, và những điều đó chắc chắn khiến bạn trở nên khiêm tốn. Khi bạn nghĩ, “Có thể tôi không thực sự biết mình đang làm gì.” Nhưng điều tôi cũng muốn rút ra từ điều đó là, đôi khi những thứ mà tôi biết, mà tôi không nghĩ là tốt, lại rất thành công. Và rồi những thứ mà tôi rất tự hào lại không thành công.
    Và vì vậy, tôi sẽ thay đổi định nghĩa của mình về cái gì là tốt hay không tốt dựa trên thuật toán thay đổi liên tục này, hoặc sự ngẫu nhiên, hoặc bất cứ điều gì. Không, như bạn muốn căn cứ cảm giác của mình về việc mình đang làm tốt hay không, về việc mình đang thành công hay không. Bạn muốn căn cứ điều đó càng nhiều càng tốt vào bên trong mình, vì nếu không thì người khác sẽ quyết định bạn có tốt hay không. Và đó không phải là cách bạn muốn sống cuộc đời mình.
    – Tất cả kỷ luật tự giác đều bắt đầu từ cơ thể.
    – Tôi nghĩ vậy.
    Rất khó để có kỷ luật cảm xúc khi bạn đang nhồi nhét thức ăn vào miệng hoặc khi bạn cảm thấy tồi tệ. Nếu tôi không chăm sóc bản thân mình, nếu tôi không ngủ đủ giấc, nếu tôi không duy trì sức khỏe của mình, đúng không, thì khi có điều gì căng thẳng xảy ra, tôi sẽ không thể tự động đứng lên và xử lý nó một cách hiệu quả. Không, khi tôi đang ở trạng thái tốt nhất và đã nạp đầy năng lượng cho bản thân, khi tôi chăm sóc bản thân mình, tôi cảm thấy mình tốt hơn rất nhiều về mặt cảm xúc. Mỗi sáng, tôi cố gắng đi dạo. Tôi đưa các con của mình và chúng tôi chỉ ra ngoài đi dạo. Và tôi cố gắng không mang theo điện thoại, cố gắng không bị phân tâm và chỉ cố gắng hiện diện, ở ngoài trời. Tôi có thể nhận ra trong hành vi của chúng những ngày mà việc đó không xảy ra. Và tôi chắc chắn rằng chúng cũng có thể thấy được trong thái độ của tôi những ngày mà việc đó không xảy ra, đúng không? Vì vậy, chăm sóc bản thân về mặt thể chất là thiết lập cho bạn khả năng phát triển về mặt cảm xúc và tính khí.
    – Stoicism đã nói gì về điều đó, về tầm quan trọng của việc giữ gìn sức khỏe của bản thân, cả về mặt nhận thức lẫn thể chất?
    – Vâng, có một câu nói bằng tiếng Latinh, tôi sẽ không làm hỏng tiếng Latinh đâu, nhưng nó cơ bản mang ý nghĩa như một tâm trí mạnh mẽ và một cơ thể mạnh mẽ mà bạn phải có cả hai. Chỉ việc đọc hiểu tốt, rất thông thạo hoặc chìm đắm trong triết học mà lại thể chất yếu đuối thì không thỏa đáng. Và điều này không có nghĩa là bạn phải có khả năng nâng những tạ thật nặng, nhưng ý tưởng là bạn có hoạt động không? Bạn có kiểm soát bản thân không? Bạn có đang thúc đẩy bản thân không? Điều đó sẽ được chuyển giao và ngược lại.
    – Chúng ta có nên luôn thúc đẩy bản thân không?
    – Vâng, chắc chắn là như vậy.
    – Về mặt thể chất?
    – Vâng, việc có một thứ giúp bạn có được chiến thắng mỗi ngày là một mẹo triết học bị đánh giá thấp, đúng không? Tôi cố gắng chạy hoặc bơi hoặc đạp xe mỗi ngày. Tôi không luyện tập cho một cuộc marathon, tôi không cố gắng lập kỷ lục gì cả. Tôi chỉ đang cố gắng hứa với bản thân mình và giữ đúng lời hứa đó. Và không quan trọng việc viết lách có xảy ra như thế nào, không quan trọng tin tức mà tôi vừa nhận được từ đại lý của tôi, không quan trọng việc kinh doanh của tôi đang diễn ra ra sao, không quan trọng thị trường chứng khoán đang làm gì, không quan trọng những điều tiêu cực mà ai đó vừa nói về tôi trên mạng. Không quan trọng việc vợ chồng tôi có hòa hợp hay không, không quan trọng việc các con tôi như thế nào, nếu tôi có một điều mà mỗi ngày, nếu tôi làm được, tôi tự hào về bản thân vì đã làm điều đó. Tôi cảm thấy vui vẻ từ việc đó, tôi khỏe mạnh hơn từ việc đó. Tôi có được một khoảng thời gian không ngồi trước màn hình hay công việc hay ngồi trên ghế từ đó. Điều đó rất quan trọng. Và nó rất dễ dàng và hoàn toàn nằm trong tay bạn. Tôi chưa bao giờ đi chạy và rồi không quay trở lại, bạn biết không? Có rất nhiều ngày mà tôi không muốn làm điều đó, nhưng tôi luôn vui vì tôi đã làm.
    – Hầu như tất cả các nhà lãnh đạo vĩ đại, các vận động viên vĩ đại, các triết gia vĩ đại đều trải qua khó khăn.
    – Vâng.
    – Bạn nói “khó khăn” nghĩa là gì?
    – Ý tôi là họ đã trải qua điều gì đó. Churchill đã nói rằng mỗi người có thành công, mỗi nhà lãnh đạo vĩ đại, mỗi người vĩ đại. Bạn biết không, ông nói rằng họ là người của xã hội, nhưng sau đó họ bị gửi vào hoang dã, đúng không? Có một khoảng thời gian mà công việc của họ không thịnh hành, nơi mà những ý tưởng của họ không được chấp nhận, nơi họ phải vật lộn để kiếm sống hoặc có một cuộc tranh cãi hoặc điều gì đó. Bạn biết không, Churchill đã trải qua khoảng 33 đến 39, cơ bản là ra ngoài cuộc sống công chúng, như một niềm kiều cáo. Và ông nói rằng chính trong cái hoang dã ấy, ông nói nơi mà thuốc nổ tâm lý được tạo ra. Điểm của ông là chính trong sự khó khăn đó, khi không có ai lắng nghe bạn, khi bạn không nhận được những gì bạn muốn, không có tất cả mọi thứ chỉ bằng một nút bấm, sẽ buộc bạn phải thực sự tinh chỉnh những gì bạn nghĩ, buộc bạn phải phát triển và thay đổi, thích nghi. Bạn biết không, khoảng thời gian của Steve Jobs trong hoang dã là khi ông bị sa thải khỏi Apple và ông phải đi và bắt đầu những công ty khác, và ông phải nhìn vào gương và hỏi, làm thế nào tôi lại bị sa thải khỏi công ty mà tôi đã bắt đầu? Bạn biết không? Và vì vậy, chúng ta đều phải trải qua khoảng thời gian đó, nơi mà chúng ta chiến đấu với những con quái vật bên trong mình hoặc một con quái vật. Chính trong việc chinh phục điều đó, thay đổi từ điều đó mà chúng ta mang trở lại bất cứ điều gì mà chúng ta đang làm, tôi nghĩ một cảm giác mục đích và rõ ràng lớn hơn, và sau đó hy vọng, bạn biết không, là có được những kỹ năng tốt hơn. Và những khoảnh khắc đó khiến chúng ta phải đối diện với cái tôi của mình.
    – Đúng thế.
    – Vâng, có một cái chết của cái tôi khi thua cuộc, bị từ chối, nhận ra rằng bạn không phải là những gì bạn nghĩ mình là hoặc mọi thứ không diễn ra như bạn nghĩ. Và, bạn biết không, lý tưởng là bạn muốn học bài học đó càng sớm càng tốt và ít tốn kém càng tốt, bạn không muốn lên đến đỉnh cao nhất và mọi thứ sụp đổ và phải bắt đầu lại, đúng không? Có thể có rất nhiều lần trong hành trình của Steve Jobs nơi có thể là một cuộc họp khó khăn hoặc một nhà đầu tư, bạn biết không, đã chỉ trích tất cả vấn đề vào mặt ông ấy hoặc có một bài báo, đúng không? Có rất nhiều khoảnh khắc mà ông có thể đã học được bài học đó theo cách ít thảm khốc hơn so với việc bị sa thải, bị đuổi ra ngoài. Đôi khi đó là những gì mọi người cần. Bạn biết không, đôi khi bạn phải phá vỡ cuộc đời mình nhưng tốt hơn là bạn hãy lắng nghe. Tôi đã nói điều này trước đây, nhưng giống như, bạn biết không, cuộc sống luôn thì thầm phản hồi với bạn. Và nếu bạn không lắng nghe, vào một thời điểm nào đó, nó sẽ phải giữ bạn lại và hét lên vào mặt bạn. Và điều đó hoàn toàn có thể tránh được.
    – Làm thế nào bạn lắng nghe được giọng nói thì thầm đó?
    – Bạn biết không, đối với các Stoics, đó giống như một cuộc trò chuyện hàng đêm hoặc hàng ngày với bản thân. Đây là nghệ thuật của việc ghi chép. Đây là những gì Marcus Rios đang làm trong các thiền định. Ông ấy đang có một cuộc trò chuyện với chính mình, người đàn ông quyền lực nhất thế giới.
    Không ai có thể cho anh ấy biết phải làm gì.
    Nhưng trong những trang của những gì đã trở thành những suy ngẫm,
    anh ấy đang nghĩ, tại sao bạn lại như vậy?
    Tại sao bạn lại làm điều này?
    Bạn biết tốt hơn thế này.
    Hãy nhớ những gì người này nói.
    Hãy nhớ những ví dụ của tất cả những người mà bạn yêu,
    những người đã truyền cảm hứng cho bạn, mà bạn đang cố gắng trở thành.
    Và hãy cố gắng quay trở lại con đường,
    và cố gắng xác định con đường đó là gì.
    Và tôi nghĩ rằng một quá trình thực sự giữ cho bản thân bạn
    có trách nhiệm theo cách nào đó, có thể là một cuốn nhật ký,
    có thể là các cuộc họp hàng quý với một huấn luyện viên,
    hoặc một cố vấn hoặc một hội đồng quản trị.
    Có thể là những cuộc đi bộ dài để bạn suy nghĩ về những điều này.
    Có rất nhiều cách để làm điều đó,
    nhưng tôi nghĩ đó là khả năng phản ánh và đánh giá
    và điều chỉnh dựa trên thông tin này.
    Đó chính là tiếng nói đó, đúng không?
    Thông tin có ở đó, có thể sâu bên trong chúng ta biết điều đó,
    nhưng chúng ta lại cảm thấy không thoải mái, sẽ rất đau đớn.
    Có thể nó sẽ không hiệu quả.
    Nhưng bạn phải làm công việc đó.
    Và một lần nữa, loại bảo trì này sẽ rẻ hơn
    và dễ hơn so với việc xây dựng lại hoàn toàn.
    – Điểm thứ ba này, tôi tin đó là sự khôn ngoan.
    Gần đây tôi đã tự hỏi rất nhiều,
    tôi ngồi và có những cuộc trò chuyện
    với những người cực kỳ thông minh, bao gồm cả bạn.
    Và tôi học hỏi rất nhiều từ điều đó.
    Và tôi tự nghĩ,
    điều tôi thực sự nên làm là viết nhiều hơn.
    Giá trị của việc viết đối với cuộc sống của bạn là gì,
    những điều không hiển nhiên, những lợi ích không hiển nhiên
    mà bạn đã trải nghiệm từ việc viết?
    – Không có gì làm rõ ràng những gì bạn nghĩ như
    thực hành hay bài tập viết xuống một cái gì đó.
    Tại Amazon, nếu bạn muốn khởi động một dự án mới
    hoặc bạn đang đề xuất một thay đổi,
    nếu bạn muốn gọi một cuộc họp,
    bạn phải viết ra.
    Bạn phải tạo một lịch trình viết ra.
    Trong một số trường hợp, bạn phải viết thông cáo báo chí
    cho thứ bạn đang đề xuất.
    Bạn phải viết một bản thuyết trình viết cho toàn bộ thứ đó.
    Và không chỉ để giao tiếp với những người khác, mà còn để buộc bạn
    phải trải qua quá trình tìm hiểu
    những gì bạn nghĩ và tại sao và các vấn đề với nó,
    những mâu thuẫn của nó, giống như bị buộc phải viết ra
    thực sự khác biệt với việc chỉ lướt qua
    trong đầu bạn hoặc tự phát về nó.
    Có điều gì đó rất, rất mạnh mẽ về việc viết.
    Và bất kỳ ai đã ngồi xuống để viết một cuốn sách,
    tôi nghĩ bạn nghĩ, rất có thể, tôi biết điều này hơn bất kỳ ai.
    Tôi thực sự phấn khích về nó.
    Và bạn ngồi xuống, và loại sự nhiệt tình hoặc quan tâm đó,
    nó có thể giúp bạn viết được khoảng 10 trang đầu tiên.
    Và rồi bạn chỉ cảm thấy kiệt sức.
    Và sau đó bạn tự hỏi, tiếp theo là gì?
    Và cách thức và cách chúng xây dựng lẫn nhau?
    Giống như, bạn phải có một kế hoạch.
    Bạn phải có một hệ thống, một cấu trúc.
    Bạn phải giải quyết toàn bộ sự việc
    trước khi bạn có thể viết nó.
    Bạn không thể chỉ hiểu ra ngay lập tức, đúng không?
    Những dòng ý thức, nó không hoạt động.
    Và vì vậy việc viết thực sự, thực sự mạnh mẽ.
    Tôi hoàn toàn tin tưởng vào tất cả các phương tiện khác,
    và tôi tạo nội dung trong tất cả những phương tiện khác,
    nhưng tôi viết ý tưởng trước.
    Và nó đến từ những cuốn sách.
    Cuốn sách là sự tổng hợp của tất cả.
    Và sau đó nếu tôi làm một video TikTok hoặc Instagram hay một bài viết,
    tất cả đều được tách ra từ quá trình
    đã dành nhiều, rất nhiều giờ ngồi
    và suy nghĩ về và cố gắng tìm ra
    cách tốt nhất để diễn đạt ý tưởng rất phức tạp này.
    Và quá trình bây giờ, tôi đã làm Daily Stoke,
    vì vậy tôi đã viết cuốn sách vào năm 2015, mỗi ngày một trang.
    Vì vậy, tôi đã viết 366 trang trong một lần ngồi.
    Và sau đó vào ngày tôi hoàn thành cuốn sách,
    tôi đã nói, tôi chỉ sẽ tiếp tục.
    Tôi sẽ làm một cái mỗi ngày
    mà chúng tôi sẽ gửi qua email trong podcast.
    Và vì vậy, tôi đã làm điều đó mỗi ngày trong tám năm.
    Và đó là nơi hiểu biết của tôi về Chủ nghĩa Khắc kỷ,
    rõ ràng tôi đã biết về Chủ nghĩa Khắc kỷ,
    tôi đã viết sách về nó trước đây, tôi đã đọc rất nhiều,
    nhưng quá trình phải sản xuất, làm bóng bẩy và chỉnh sửa
    và làm việc và đọc và ghi âm một điều mỗi ngày,
    một điều mỗi ngày đã biến đổi tôi như một con người,
    thực tế là hàng triệu người đã đọc chúng và lắng nghe chúng
    và xem chúng trên toàn thế giới.
    Thật sự như vậy, ngay cả khi nó chưa bao giờ được xuất bản,
    quá trình đó đã biến đổi cuộc sống của tôi.
    Vì vậy, trong một thế giới mà bạn có thể dễ dàng
    trong hai giây tạo ra video chất lượng cao có thể chia sẻ ngay lập tức,
    sự dễ dàng đó gần như là cái bẫy, đúng không.
    Viết thì khó và sẽ luôn khó.
    Và có thể đó là lý do tại sao nó lại tốt.
    – Trong 800 ngày đó,
    bạn đã có rất nhiều dữ liệu về những loại thứ
    đã vang vọng với mọi người,
    chủ đề có vẻ nói lên những
    nỗi khổ, mối lo ngại, lo âu phổ biến nhất của họ.
    Bạn đã học được gì về những thứ mà mọi người
    đang gặp khó khăn nhất và những câu trả lời họ tìm kiếm nhiều nhất?
    – Đó là một câu hỏi hay.
    Tôi không nghĩ về điều đó quá nhiều.
    Tôi chỉ cố gắng theo dõi nơi mà nó đưa tôi
    và tôi chỉ cố gắng, tôi luôn cố gắng tạo ra nội dung.
    Nhưng thú vị là nghĩ rằng mọi người
    đã có những vấn đề giống nhau trong 2.000 năm, bạn biết không.
    Trên vẻ bề ngoài, Marx nhận ra rằng những suy ngẫm
    nên không thể tiếp cận, không thực tế, không thể hiểu.
    Giống như bạn có người đàn ông quyền lực nhất trên trái đất,
    Hoàng đế La Mã, thật sự được tôn thờ như một vị thần,
    bạn biết đấy, người đứng đầu đội quân mạnh nhất,
    chìm đắm trong triết học và tu từ
    và tất cả những ý tưởng cổ đại này,
    viết có lẽ trên tiền tuyến của chiến trường,
    giống như với quân đội La Mã trong lều của mình.
    Bạn biết đấy, bằng tiếng Hy Lạp, ông ấy đã viết tiếng Hy Lạp cho chính mình,
    không bao giờ có ý định xuất bản,
    có thể sẽ rất xấu hổ nếu nó được xuất bản.
    Và ông ấy viết cho bản thân.
    Giống như ông ấy viết những ghi chú rất cụ thể
    đến nỗi nhiều trong số đó, chúng ta thậm chí không biết ý nghĩa của chúng.
    Ông ấy như, hãy nhớ người điều hành trạm thu phí đó, bạn biết không,
    trong tỉnh nào đó của Đế chế La Mã
    hoặc hãy nhớ điều mà người này đã nói với bạn?
    Giống như nhiều ghi chú của ông ấy là như vậy.
    Vậy nên chúng ta biết rằng điều này hoàn toàn không dành cho bạn và tôi. Đây thực sự là cuốn sách cụ thể nhất mà bạn có thể tưởng tượng. Và bằng cách nào đó, nó lại vượt thời gian và mang tính phổ quát vì cuộc sống và những trải nghiệm của ông ấy, tuy khác biệt và kỳ lạ, vẫn không khác gì mấy so với cuộc sống của bạn và tôi. – Những cuốn sách đó nói gì về, và Stoicism nói gì về cách chúng ta đối mặt với những khủng hoảng bất ngờ trong cuộc sống mà rõ ràng là chúng ta không có trách nhiệm? Bạn biết đấy, một chẩn đoán ung thư. Chúng ta bị sa thải khỏi công việc. Một điều xấu khác xảy ra mà chúng ta không có trách nhiệm. – Đối với tôi, tinh thần của Stoicism là ý tưởng rằng chúng ta không kiểm soát những gì đã xảy ra, nhưng chúng ta kiểm soát cách chúng ta phản ứng lại với những gì xảy ra. Vậy nên, bạn biết đấy, ý tưởng của Marcus, mà tôi đã xăm lên cánh tay của mình, đó là chướng ngại vật chính là con đường. Bạn biết đấy, ông ấy nói rằng trở ngại cho hành động thúc đẩy hành động, những gì đứng trên con đường trở thành con đường. Ông ấy đang nói rằng – Hãy nói lại điều đó. – Trở ngại cho hành động thúc đẩy hành động. – Trở ngại cho hành động thúc đẩy hành động. – Những gì đứng trên con đường trở thành con đường. Ông ấy đang nói rằng, bạn biết đấy, cơ bản là không có gì thực sự có thể ngăn cản chúng ta khỏi những gì chúng ta đang cố gắng làm bởi vì chúng ta có thể thích nghi, điều chỉnh và ứng biến. Chúng ta có thể chuyển đổi những trở ngại thành mục đích riêng của mình. Cơ bản là, những gì ông ấy đang nói là, có những thứ xảy ra, những thứ mà chúng ta lo sợ đã xảy ra, mà chúng ta đã làm mọi thứ trong khả năng của mình để ngăn chặn chúng. Đó không phải là lỗi của chúng ta, điều đó hoàn toàn sai lầm, nó gây đau đớn, tất cả những điều đó. Nhưng nó đã xảy ra, đúng không? Và ông ấy nói, về cơ bản ông ấy đang nói rằng, giờ đây nó đã xảy ra, cơ hội nào nó mang lại cho bạn? Và điều đó không có nghĩa là, ôi, bạn biết đấy, mẹ bạn đã qua đời, điều đó thật tuyệt cho công việc kinh doanh của bạn. Đó không phải là những gì ông ấy đang nói. Giống như ông ấy không nói rằng, ôi, điều này thật tuyệt vời. Nhưng ông ấy đang nói rằng điều này, điều bi thảm, khủng khiếp, gây thất vọng và đau đớn đã xảy ra. Có những cơ hội trong đó để bạn bước lên, để trưởng thành, để đứng bên cạnh những người khác, để thể hiện hoặc minh họa các đức tính stoic. – Trong những tình huống khủng hoảng trong kinh doanh, tôi luôn nghĩ rằng có hai loại người. Giả sử tin đồn đang lan truyền, người A thì bị tê liệt vì sợ hãi, không nói gì cả. Người B, la hét, cũng không giúp ích gì, chúng ta sẽ chết. Người C biết rằng tin đồn đang lan truyền, không cần phải nói tin đồn đang lan truyền, hoàn toàn tập trung vào việc thoát khỏi phòng. Và đó là một cách khác để xử lý khủng hoảng. Một số người cứ tự động mặc định theo lối thực tiễn. – À, có thể có một người khác ở đó để mở rộng phép so sánh này, người giúp những người khác, đúng không? Như ý tưởng là, điều đó đang xảy ra, điều đó sẽ rút ra điều gì từ bạn? Bạn sẽ là ai khi phản ứng với điều đó xảy ra? Đó là những gì “chướng ngại vật là con đường” có nghĩa. Không phải là thật tuyệt khi tin đồn đang cháy. Mà là căn phòng đang cháy mang đến cho bạn một tập hợp lựa chọn. – Làm thế nào tôi trở thành người sẽ sống sót sau đám cháy? Bởi vì tôi không tập trung vào thực tế rằng căn phòng đang cháy. Ý tôi là, tôi biết điều đó. Tôi không phủ nhận thực tế của căn phòng đang cháy. Nhưng tôi đang dùng năng lượng của mình vào những gì tôi có thể kiểm soát, đó là đưa bản thân và những người khác ra khỏi phòng. Liệu đó có phải là một thực hành không? Nó có giống như đi tập gym không? Một số người dường như chỉ có nó. Chấn thương thời thơ ấu dường như cũng ảnh hưởng đến điều đó, vì một số người chỉ có thái độ bi quan đối với mọi thứ và họ lo lắng và hoảng sợ. – Nhưng đó cũng là một phần của thực hành, đúng không? Như những gì họ đã trải qua, họ đã ở trong những căn phòng từng bùng cháy trước đây, những loại lửa khác nhau. Nhưng đây không phải là một tình huống mới đối với họ, đúng không? Và đó là một trong những điều mà chúng ta cũng có thể nói với bản thân khi chúng ta đang trải qua khó khăn, đúng không? Dù đó là đại dịch này, hay là sự suy thoái trong kinh doanh của bạn, hay là nhân viên này đã ăn cắp từ bạn hay bất cứ điều gì khác, bạn sẽ nói, đây là thực hành. Đây là những lần lặp, đúng không? Như tôi sẽ xuất hiện từ phía bên kia của điều này, là một người đã trải qua những điều như thế này. Và nếu bạn chưa từng trải qua trước đây, nếu đây là lần đầu tiên, vâng, có thể bạn sẽ không xử lý nó tốt, nhưng bạn có thể quyết định trở thành người đã học hỏi từ quá trình đó. – Tôi đoán mối nguy hiểm là tôi trải qua nó một lần và nó khủng khiếp đến mức tôi tránh mọi hoàn cảnh hoặc môi trường mà tôi có thể từng phải trải qua như vậy một lần nữa. – Vâng, vì vậy bạn đã trở nên yếu hơn và mong manh hơn vì những gì bạn đã trải qua, điều đó có lẽ không phải là cách để làm điều đó, bạn biết không? Tôi đã nói với mọi người rằng, được rồi, chúng ta vừa trải qua một sự kiện lịch sử lớn cùng nhau và chúng ta vẫn ở đây. Giống như chúng ta đã vượt qua, bạn biết không? Điều đó không có nghĩa là nói gì về những người không vượt qua được. Ý tôi là chúng ta đã vượt qua nó. Nếu bạn đã hỏi người đó vào tháng 3 năm 2020, nếu họ có thể vượt qua ba năm đại dịch, hàng triệu người đã chết, nơi mọi thứ đều bị ngừng hoạt động, nơi có bất ổn chính trị và khủng hoảng chuỗi cung ứng và logistics, và mọi người phải làm việc từ xa. Và bạn biết đấy, khi xem xét tất cả những điều đó, thậm chí chỉ một nửa trong số đó, họ sẽ nói, tôi đã mất tất cả, đúng không? Giống như, bạn biết đấy, nó đã phá hủy tôi, đúng không? Tôi không có khả năng để vượt qua điều đó, nhưng bạn đã làm vì bạn không vượt qua tất cả trong một lần. Nó là một điều này sau một điều khác và bạn đã điều chỉnh và bạn đã thích nghi và bạn đã trở nên mạnh mẽ hơn khi đi qua. Và bạn chỉ cần nhận ra khi bạn trải qua mọi thứ, chính xác những gì Seneca nói, như người chưa từng được thử thách không biết, nhưng khi bạn đã qua thử thách, khi bạn đã trải qua mọi thứ, bạn có thể nhận thấy từ đó một cảm giác về khả năng của bạn, những khả năng của bạn, mà gần như luôn luôn lớn hơn những gì bạn nghĩ. Và vậy là đó chỉ là cách để trải qua cuộc sống, bạn biết đấy? Bạn không muốn mọi thứ như vậy. Bạn muốn điều đó không xảy ra như vậy, rằng mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch, nhưng chúng đã không như vậy. Và giờ đây, chúng đang như vậy.
    Và bây giờ tôi phải gọi người này vào văn phòng của tôi và cho họ ra đi. Bạn biết đấy, bây giờ tôi đột ngột phải gây quỹ hàng triệu đô la để duy trì công việc kinh doanh nếu chúng tôi còn hy vọng sống sót, và tôi chỉ có 30 ngày để làm điều đó, đúng không? Tình huống là như vậy, và nó sẽ dạy tôi điều gì? Tôi sẽ phát triển từ đó như thế nào? Tôi sẽ trở nên tốt hơn từ điều đó ra sao?
    – Tôi đã xem một video mà bạn đã làm về những câu hỏi triết học mà thực sự quan trọng để tự hỏi bản thân. Tôi nghĩ là để giữ cho chúng ta đi đúng hướng đến một mức độ nào đó. Bạn thường tự hỏi bản thân những câu hỏi gì để giúp mình đi đúng hướng?
    – Vâng, câu hỏi lớn mà tôi tự hỏi mình nhất với tư cách là một bậc phụ huynh là tôi chỉ hỏi, điều này có quan trọng không? Kiểu như, tại sao, tại sao điều này lại quan trọng? Kiểu như, cái mà tôi sắp tranh cãi với họ hay buộc họ phải làm hoặc cảm thấy bất an, liệu nó thực sự có quan trọng không, đúng không? Và câu trả lời gần như luôn luôn là không, nó không quan trọng. Nó chỉ là giả tạo. Năm phút nữa cũng ổn thôi, đúng không? Trong bức tranh lớn hơn, tôi sẽ không quan tâm đến điều này. Vì vậy tôi cố gắng tự hỏi bản thân những câu hỏi giúp tôi có được góc nhìn, giúp tôi thoát khỏi bất kỳ sự thúc giục, bất an, lo lắng hoặc tranh cãi nào ngay lập tức, và tôi cố gắng có được góc nhìn. Và tôi nghĩ rằng những câu hỏi tuyệt vời sẽ cho bạn một góc nhìn, một cách nhìn khác về mọi thứ mà sau đó hy vọng bạn có thể hành động theo.
    – Các triết gia Stoic nói gì về các mối quan hệ, mối quan hệ lãng mạn và tình yêu?
    – Tôi có nghĩa là, những gì họ nói về chúng đối với tôi là thứ yếu, so với thực tế là họ cũng đã có những mối quan hệ đó, đúng không? Kiểu như, bạn biết đấy, một điều là trở thành một nhà triết học và một điều khác là kết hôn với một người mà giờ bạn đang sống chung, người làm những điều khiến bạn phát điên và bạn làm những điều khiến họ phát điên, và bạn có những cảm giác giận dữ và những bất an và những sự nhượng bộ mà bạn phải thực hiện, đúng không? Tôi nhớ một lần vợ tôi đã nói với tôi rằng, đây là một câu hỏi tuyệt vời hoặc một cách tuyệt vời để suy nghĩ về nó. Tôi đã nói cô ấy khiến tôi khó chịu và cô ấy đã đưa ra một ý tưởng rất Stoic. Cô ấy nói, tôi không thể làm bạn khó chịu. Cô ấy cơ bản đang nói rằng, chúng ta có trách nhiệm với cảm xúc của chính mình. Kiểu như, cô ấy đang làm những gì cô ấy đang làm và tôi là người đang cảm thấy khó chịu. Tôi không thể đổ lỗi cho cô ấy, đúng không? Và tôi thường suy nghĩ về điều đó.
    – Cô ấy có sử dụng triết lý Stoic chống lại bạn không?
    – Có, suốt thôi. Đùa là, một trong hai người chúng tôi là một người theo chủ nghĩa Stoic và người kia viết về chủ nghĩa Stoic. (cười) Cô ấy tự nhiên có những điều này hơn tôi, tôi sẽ nói như vậy, nhưng bạn biết đấy, ý tưởng là làm thế nào để nó hoạt động, không phải trong lý thuyết, không phải trong cuốn sách của bạn mà là toàn bộ công việc, bạn biết không? Kiểu như, tôi nghĩ rằng mọi người đã từng kết hôn hoặc trong một mối quan hệ. Bạn biết đấy, bạn sẽ rơi vào những tình huống này, nơi bạn đã quyết định rằng đúng sai quan trọng hơn việc hạnh phúc hay hòa hợp hoặc–
    – Nghe giống như Twitter.
    – Tiến lên nhé, đúng rồi. Bạn chỉ cảm thấy, bạn đang làm gì vậy? Bạn đang đặt cái này lên trên mối quan hệ. Twitter thì có những vấn đề triết học riêng của nó. Tôi chỉ thấy mọi người tự nguyện tìm kiếm xung đột và những điều để khó chịu. Kiểu như, nếu họ không nhìn thấy tweet đó, thì điều đó sẽ không làm phiền họ.
    – Vâng.
    – Nhưng họ đã nhặt nó lên. Họ lẽ ra nên có bữa tối với một ai đó mà họ quan tâm. Họ lẽ ra nên làm việc, lẽ ra nên chơi với con cái, nhưng thay vào đó, họ đã lấy điện thoại lên, họ đã cuộn qua, và cái điện thoại biết rằng những thứ làm bạn phẫn nộ là những thứ gây ra sự tương tác nhiều nhất, một cách kỳ diệu đưa ra những điều đó, và rồi bạn trở nên phẫn nộ và bạn không thể quay lại với những gì bạn đang làm cho đến khi bạn cho người này biết, người mà bạn chưa bao giờ gặp, rằng họ sai và bạn đúng. Và đó là điều ngược lại với triết lý, hạnh phúc, cuộc sống tốt đẹp.
    – Sam Harris đã nói rằng anh ấy đã xóa nó khỏi điện thoại của mình vì lý do này vào năm ngoái. Anh ấy không tweet nữa, không tham gia Twitter, vì anh ấy nói, “Khi tôi nhìn vào mối quan hệ mà tôi có với thiết bị này, nó chỉ khiến tôi không hạnh phúc.” Anh ấy nói, “Mọi điều tồi tệ, mọi khủng hoảng nghề nghiệp mà tôi đã trải qua đều bắt đầu từ Twitter.”
    – Và bạn đã bao giờ lên đó, hoặc bất kỳ ứng dụng nào, dù bạn dành năm giây hay 50 phút, mà nghĩ rằng, đó là cách sử dụng thời gian tuyệt vời của tôi. Tôi thật sự rất vui vì tôi đã làm điều đó. Bạn biết đấy, bạn luôn cảm thấy một chút tội lỗi sau đó, bạn sẽ nghĩ, ôi, nó trở lại nhanh hơn tôi nghĩ. Và một lần nữa, tôi không nói rằng không có một nơi nào cho những điều này hoặc rằng chúng không mang lại một số lợi ích. Ý tôi là, có thể có ai đó đang xem một đoạn clip nào đó, đúng ngay trong trường hợp này. Và điều đó thì tốt hơn so với chúng ta cố ngồi đây và nịnh nọt một bên hoặc kích động bên kia. Chắc chắn là, có một số người làm điều đó tốt hơn những người khác hoặc tệ hơn những người khác. Nhưng về phần lớn, làm thế nào để bạn tạo ra khoảng cách và ranh giới tách biệt bạn khỏi những điều này? Tôi không có bất kỳ cái nào trong số đó trên điện thoại của mình. Và tôi không biết mật khẩu vào Daily Stoic hay tài khoản Twitter cá nhân của tôi. Vì vậy nếu có điều gì tôi cần nói, tôi có thể nói chuyện với ai đó làm việc cho tôi và đảm bảo rằng điều đó được truyền tải. Và sau đó có thể tôi có thể hỏi, bạn biết đấy, ôi, nó đã diễn ra như thế nào? Nhưng nói chung, tôi có đủ đầu vào. Bạn biết ý tôi không? Tôi có đủ đầu vào. Tôi không cần nhiều hơn, tôi không cần thêm nhiều người ngẫu nhiên. Đây là không gian quan trọng nhất mà bạn có, bạn biết đấy, và bạn bảo vệ nó nhiều như thế nào. Việc tạo ra sự tĩnh lặng hoặc không gian, một khoảng cách từ điều đó đối với tôi là điều quan trọng nhất.
    – Bạn đã đọc rất nhiều, bạn viết rất nhiều. Bạn có trí tuệ của một người đã sống nhiều, nhiều cuộc đời.
    – Đó là điều mà việc đọc mang lại, nhân tiện. Bạn biết ý tôi không? Đọc có thể là cách duy nhất mà bạn có thể sống nhiều cuộc đời.
    Như bạn nghĩ về hàng triệu người đã làm những điều điên rồ, những điều tiên phong, những điều kinh khủng, và bạn nghĩ về tất cả những trí tuệ đó. Tất cả đã có trong sách và, bạn biết đấy, chỉ có 10 đô la. Đôi khi chỉ là một đô la.
    – Có phải nó buồn cười không khi mà trí tuệ thì lại khá giống nhau?
    – Vâng, tôi nghĩ rằng càng đọc nhiều, bạn sẽ tìm ra một số chủ đề. Nó được lắng đọng lại từ triết lý phương Đông và phương Tây, giống như một chiếc móng ngựa, bạn biết đấy, chúng sẽ gặp nhau ở hai đầu, nhưng…
    – Những chủ đề đó là gì? Những chủ đề về việc sống một cuộc đời tốt mà tôi phải biết?
    – Thứ nhất là, hãy nói rằng bạn cần tập trung vào những gì thuộc về khả năng kiểm soát của bạn, như những gì là do bạn quyết định.
    – Được rồi.
    – Điều đó có nghĩa gì trong thực tiễn hàng ngày? Ví dụ như có ai đó cắt ngang xe tôi.
    – Vâng, có ai đó mà bạn không, ai đó không thích điều gì đó mà bạn đã làm, thời tiết. Bạn biết đấy, bạn đang tiêu tốn bao nhiêu năng lượng của mình để cảm thán, phàn nàn, lo lắng về những điều không thuộc về bạn? Còn có ví dụ nào cụ thể từ Stoicism không?
    – À, Epictetus nói rằng, đó là công việc đầu tiên của chúng ta trong cuộc sống, là phân loại mọi thứ thành hai loại. Điều này thuộc về tôi hay không? Và đó là một vấn đề phân bổ tài nguyên, đúng không? Nếu bạn đang tập trung năng lượng của mình, thậm chí là một nửa trong số đó vào những thứ không thuộc về bạn, thì đó là một nửa năng lượng mà bạn không tập trung vào những thứ mà bạn có thể tạo ra sự khác biệt. Giống như việc đó giống như việc bạn đặt 50% sức mạnh của chiếc xe của mình vào những bánh xe không chạm đất, bạn biết đấy? Bạn cần đặt nó vào nơi mà nó sẽ bám đường. Đó là một điều quan trọng trong cuộc sống. Điều này là do bạn hoặc không?
    Thứ hai là, có điều gì đó kỳ diệu về nước và có điều gì đó kỳ diệu về những cuộc đi bộ dài. Đây là nơi bạn tìm thấy nhiều bình yên, lấy lại nhiều cảm hứng, tìm thấy nhiều sự bình tĩnh và tĩnh lặng. Tôi không nói rằng việc đi bộ sẽ giải quyết tất cả các vấn đề của bạn. Tôi chỉ nói rằng rất ít vấn đề trở nên tồi tệ hơn nhờ việc đi bộ. Điều tương tự cũng áp dụng cho việc nhảy vào hồ bơi hoặc biển.
    – Điều gì về hai điều đó mà bạn tin tưởng?
    – Ý tôi là, nhìn này, tôi nghĩ rằng chúng ta đã tiến hóa để di chuyển một khoảng cách rất dài. Một số chứng cứ cổ xưa nhất về con người ở Mỹ là một bộ dấu chân của một bà mẹ mang và đặt một đứa trẻ xuống, 20.000 năm trước, ở nơi bây giờ là White Sands, New Mexico. Đó là điều mà chúng ta đã làm từ khi con người xuất hiện. Và có điều gì đó về nhịp điệu, về chuyển động của nó khiến chúng ta chậm lại, buộc chúng ta suy nghĩ, làm cho chúng ta sống với hiện tại. Nó thực sự là phép màu. Và tôi nghĩ rằng có một lý do mà mọi truyền thống tôn giáo hay khu vườn Zen đều có một cái đài phun nước hay cái gì đó. Chỉ có điều gì đó về âm thanh của nước.
    – Thật đúng, tất cả những ý tưởng tốt nhất của tôi thường đến, thường là ở phòng tập hoặc trong khi tắm. Ý tôi là, tôi không đi bộ nhiều.
    – Bạn nói đúng.
    – Nhưng trong phòng tập, trong khi tắm, tôi dường như nhận ra những khoảnh khắc giác ngộ của mình.
    – Đúng, việc nghỉ ngơi khỏi những gì bạn đang làm để đi làm một trong những điều đó thường mở khóa nhiều thứ.
    – Được rồi, và bạn có làm điều đó như một nghi thức hàng ngày không?
    – Mỗi ngày, vâng.
    – Mỗi ngày luôn?
    – Vâng, tôi cố gắng đi bộ mỗi ngày.
    – Những nghi thức nào khác trong cuộc sống của bạn? Những nghi thức hàng ngày?
    – Vậy tôi muốn thêm một điều thứ ba như một nghi thức, tôi sẽ nói rằng hãy làm một cái gì đó khó khăn mỗi ngày. Hãy làm một cái gì đó thể chất khó khăn mỗi ngày. Nghệ thuật của việc thách thức bản thân và vượt qua những giới hạn và ranh giới, đó là một thực hành và kỹ năng trung tâm sẽ giúp bạn bất cứ điều gì mà cuộc sống đem lại cho bạn.
    – Và đó có phải là điều thứ ba trong danh sách năm này không?
    – Vâng, tôi nghĩ đó là điều thứ ba.
    – Được rồi, tôi rất thích điều đó. Vậy hãy làm điều gì đó khó khăn mỗi ngày và điều đó có thể từ nhỏ như không ăn bánh cheeseburger cho đến lớn như chạy marathon.
    – Vâng, ý tôi là, không ăn bánh cheeseburger, tôi sẽ không nói rằng, này, tôi thực sự đã thách thức bản thân ngày hôm nay, tôi không ăn đồ thải. Tôi sẽ nói đây là điều tích cực mà tôi đã làm. Đúng không, như tôi đã nâng những viên đá nặng. Bạn biết đấy, tôi đã chạy nhanh. Tôi đã đạp xe, bạn biết đấy, tôi đã chạy. Tôi đã tham gia một lớp quay, bạn biết đấy, bất cứ điều gì, việc đi bộ không được tính. Việc đi bộ là để chăm sóc sức khỏe tinh thần. Sau đó, bạn phải làm điều gì đó cho sức khỏe thể chất.
    Được rồi, vì vậy điều thứ tư, tôi nghĩ chúng ta cần đưa vào đây điều gì đó về việc chúng ta được tạo ra để thuộc về nhau, đúng không?
    – Rằng ý tưởng về ý nghĩa đến từ việc phục vụ hoặc đóng góp cho lợi ích chung. Mark Surrealist nói về lợi ích chung, có thể 40, 50 lần trong những suy ngẫm của ông. Bạn biết đấy, ông ấy nói như chúng ta được đặt ở đây vì những người khác. Công việc của chúng ta là giúp người khác, bạn biết đấy, để lại nơi này tốt hơn so với lúc bạn đến, như để lại nơi này tốt hơn so với khi bạn tìm thấy nó. Đối với tôi, đó là ý nghĩa của cuộc sống ngay tại đó. Vậy thì đóng góp tích cực là gì? Di sản mà bạn để lại là gì? Không phải bạn đã kiếm được bao nhiêu tiền? Bạn biết đấy, bạn đã phá vỡ kỷ lục nào? Mà là bạn đang đóng góp gì cho tập thể, đó mới là ý nghĩa và mục đích, và thành thật mà nói, đó là nghĩa vụ của bạn như một con người.
    – Dịch vụ.
    – Dịch vụ.
    – Và điều thứ năm, điều thứ năm là…
    – Tôi muốn tạm dừng ở đó và tôi đã quên hỏi bạn về một ví dụ cho điều thứ ba từ Stoicism.
    – Về việc làm điều gì đó khó khăn?
    – Vâng, như một…
    – Tôi có ý nói, các vận động viên Hy Lạp tập luyện bằng đô vật, phòng tập thể dục là phần trung tâm của cuộc sống người La Mã. Bạn biết đấy, bạn sẽ đến và bạn sẽ tập luyện, bạn biết đấy.
    – Và mục tiêu của họ là gì khi họ tập luyện? Phương tiện là gì để…
    – Một tâm trí mạnh mẽ và một cơ thể khỏe mạnh, như là không bị mềm mỏng và lười biếng và…
    – Không phải để đánh nhau hay bất kỳ điều gì, mà là để…
    – Không, nhưng ý tôi là có điều gì đó về thể thao đối kháng, bạn biết đấy, mà tôi nghĩ là rất nguyên thủy và có lẽ là tốt cho bạn. Bạn biết đấy, chỉ là một điều gì đó về thử thách bản thân, không sống một lối sống ít vận động.
    Tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, dù bạn đang nói về việc thực hành võ thuật của các nhà sư Phật giáo Zen hay bạn đang nói về người La Mã, bạn biết đấy, luyện tập đấu vật, tôi nghĩ truyền thống triết học là không đúng khi nghĩ rằng các nhà triết học thì yếu đuối.
    – Tôi luôn tự hỏi liệu có điều gì đó bẩm sinh trong con người khiến chúng ta cần phải vật lộn không.
    Như thể chúng ta được thiết kế để…
    Bởi vì nếu bạn nghĩ mà xem, chúng ta đang ở trong một tòa nhà lớn ở đây và với tất cả những thứ mà con người đã tạo ra và những chiếc máy quay mà tổ tiên chúng ta đã vật lộn để tạo ra tất cả những thứ này.
    Vậy liệu có khả thi không khi họ để lại trong tôi điều gì đó nói rằng bạn cũng phải tiến về phía trước?
    – Vâng, bạn là một phần của những người đã vượt đại dương, đã chiến đấu trong các cuộc chiến, đã đối mặt với thiên nhiên, bạn biết đấy, đã sống qua nghèo khó và suy thoái, đã hy sinh, đã vật lộn, bạn biết đấy.
    Họ đã làm tất cả những điều đó và bạn có điều đó trong bạn, bạn biết không?
    Bạn có điều đó trong bạn, tất cả chúng ta đều có.
    – Và ở đây, chúng ta đang đặt hàng kẹo trên một…
    – Vâng, bởi một con robot và đang nói,
    ôi, điều hòa không khí không ở đúng nhiệt độ mà tôi muốn.
    – Và số năm?
    – Số năm qua tất cả các truyền thống tôn giáo và triết học, có một phiên bản nào đó của thực hành memento mori, nhớ rằng bạn là hữu hạn, rằng cuộc sống ngắn ngủi.
    Nói về những điều hàng đầu mà bạn không kiểm soát, đúng không?
    Đó là cái chết và sự chấp nhận cùng với sự đầu hàng trước thực tế đó, nhận thức, sự cấp bách, góc nhìn mà điều đó mang lại cho bạn là một trong những thực hành triết học thiết yếu nhất.
    Như tại sao chúng ta lại trì hoãn?
    Tại sao chúng ta không ưu tiên sức khỏe của mình?
    Tại sao chúng ta không làm những điều mà chúng ta biết là chúng ta nên làm?
    Bởi vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta có mãi mãi, bạn biết không?
    Chúng ta nghĩ rằng chúng ta là bất khả chiến bại và chỉ khi, bạn biết đấy,
    trong ánh sáng của một đại dịch, lời kêu gọi từ bác sĩ, bạn biết đấy,
    một người thân đột ngột ra đi thì chúng ta mới có những khoảnh khắc rõ ràng ngắn ngủi, ôi, khoan đã, không, bạn có thể ra đi bất cứ lúc nào.
    Marx nhận ra bạn có thể rời khỏi cuộc sống ngay bây giờ,
    hãy để điều đó quyết định những gì bạn làm, nói và suy nghĩ.
    Bây giờ, nếu ông ấy nói điều đó trong một thời điểm
    khi ông ấy phải chôn cất sáu đứa trẻ, sáu đứa trẻ,
    đó là cách mà thế giới cổ đại chết chóc và không khoan nhượng.
    Và ngay cả lúc đó, ông ấy cũng phải nhắc nhở chính mình,
    này, đừng trì hoãn, đừng nghĩ rằng bạn có mãi mãi,
    bạn biết đấy, đừng xem nhẹ cuộc sống.
    Và bây giờ, bạn biết đấy, khi tuổi thọ trung bình
    dài hơn rất nhiều, như không thể tin nổi,
    so với người cổ đại, nơi mà bạn biết đấy,
    bạn có thể không bao giờ thấy ai chết trong suốt cuộc đời của bạn
    cho đến khi bạn ở trên giường bệnh.
    Bạn biết đấy, chúng tôi sống trong một bong bóng còn lớn hơn.
    Bạn biết đấy, chúng tôi còn được che chở nhiều hơn.
    Chúng tôi còn tách biệt hơn khỏi thực tại của sự hữu hạn của chúng tôi.
    Như người ta nói, cái chết là lời tiên tri duy nhất không bao giờ thất bại.
    Như, người ta nghĩ rằng, ồ, tôi sẽ làm gì nếu tôi phát hiện ra rằng tôi có ung thư?
    Như, nếu bạn nhận được chẩn đoán bệnh hiểm nghèo từ bác sĩ,
    bạn tự hỏi, tôi sẽ thay đổi điều gì?
    Nhưng thực tế là bạn thực sự có một chẩn đoán bệnh hiểm nghèo.
    Như ngay từ giây phút bạn được sinh ra,
    bác sĩ đã biết với 100% chắc chắn rằng bạn sẽ chết.
    Bạn chỉ không biết khi nào, bạn biết không,
    nó có thể là tám năm nữa,
    nó có thể là tám thập kỷ nữa, chúng ta không biết.
    Nhưng để sống trong sự thiếu hiểu biết, hoặc từ chối sự thật đó,
    là tự làm cho mình, tôi nghĩ, thường xuyên hơn không,
    lãng phí cuộc sống của bạn.
    Và vì vậy, một thực hành nào đó, này,
    thời gian đang trôi qua ngay bây giờ trong khoảnh khắc này,
    tôi đang sử dụng nó như thế nào?
    – Có một cái hẹn giờ âm thanh đằng sau tôi.
    – Ồ, đúng rồi.
    – Nó chỉ ở đó.
    – Ôi, vâng, vâng, vâng, thật đẹp.
    – Âm thanh đó nhắc nhở tôi về định mệnh rất, rất này.
    Trong tất cả những điều này, Ryan, tri thức khắc kỷ
    mà bạn thường xuyên vật lộn nhiều nhất là gì?
    – À, bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng mọi người nghĩ rằng
    đạo khắc kỷ là về việc kiềm chế cảm xúc.
    Đó là điều mà từ khắc kỷ có nghĩa với mọi người, đúng không?
    Không cảm xúc, như robot, siêu nhân, v.v.
    Tôi không nghĩ đó là điều đó chút nào.
    Tôi không nghĩ rằng điều đó có thể xảy ra.
    Nếu bạn đang nhồi nhét cảm xúc xuống,
    bạn đang giả vờ rằng chúng không tồn tại, chúng thực sự tồn tại,
    và chúng cuối cùng sẽ tiết lộ chính chúng.
    Bạn chỉ đã hoãn nó,
    có thể là với một chút lãi suất đi kèm, đúng không?
    Vì vậy, đối với tôi, khi tôi cảm thấy điều gì đó,
    khi tôi có những cảm xúc mạnh mẽ, như chúng tôi thường nói với lũ trẻ,
    bạn đang có những cảm xúc lớn.
    Vậy tại sao bạn lại có những cảm xúc đó?
    Nguyên nhân của những cảm xúc đó là gì?
    Cơ thể bạn cảm thấy như thế nào?
    Và thực hành đi đến việc tôi đang cảm thấy điều này,
    tôi đang cảm thấy điều này bởi vì tôi đang cảm thấy,
    thay đổi theo đó, có một khuynh hướng làm,
    sau đó lại hỏi, nhưng đó có phải là một ý tưởng tốt không?
    Có phải đó là điều tôi muốn làm không?
    Như, tôi chưa bao giờ mất bình tĩnh,
    và sau đó, lại cảm thấy, ôi, tôi thật vui vì đã làm điều đó.
    Tôi luôn hối tiếc về việc đó, luôn, đúng không?
    Tôi chưa bao giờ buộc con mình làm điều gì đó
    do sự thất vọng, và sau đó cảm thấy,
    vâng, đó chắc chắn là quyết định đúng đắn.
    Sau đó, tôi cảm thấy, chúng tôi còn nhiều thời gian hơn
    so với những gì tôi nghĩ là chúng tôi có.
    Bạn biết ý tôi chứ?
    Nó giống như việc có một cuộc cãi vã lớn để ra khỏi nhà,
    và sau đó chúng tôi đến đó,
    và sau đó chúng tôi đã chờ trong xe năm phút
    để vào, bạn biết đấy, hoặc bất cứ điều gì, đúng không?
    Như, hoặc bạn căng thẳng về việc trễ chuyến bay,
    và sau đó bạn đến đó, hoặc bạn không đến đó.
    Và cả hai điều đó
    không phải là vấn đề của sự sống và cái chết, đúng không?
    Vì vậy, tôi nghĩ đối với tôi, thấy đạo khắc kỷ như thực hành
    hiểu cảm xúc, xử lý cảm xúc,
    sau đó không trở thành nô lệ cho cảm xúc đó
    là thực hành của đạo khắc kỷ
    mà tôi nghĩ tôi vật lộn với,
    nhưng tôi nghĩ khi bạn đọc những suy nghĩ riêng tư
    của các nhà khắc kỷ, bạn thấy rằng họ cũng đã vật lộn.
    Mọi người rất khó chịu, mọi thứ rất phiền toái, bạn biết không?
    Mọi thứ thường không đi theo kế hoạch, nhưng sau đó cách bạn đối phó với điều đó,
    đó là điều quan trọng.
    Và đó là điều mà bạn có kiểm soát.
    – Vâng.
    – Và đó là một thực hành, phải không?
    Bởi vì tất cả chúng ta đều cảm thấy khó chịu với những điều.
    Tôi cảm thấy khó chịu với rất nhiều thứ.
    – Vâng, vì bạn có tiêu chuẩn cao,
    bạn có kỳ vọng,
    muốn mọi thứ phải theo một cách nhất định,
    cần mọi thứ phải theo một cách nhất định.
    Đó như là gốc rễ của rất nhiều căng thẳng
    và vấn đề mà chúng ta gặp phải.
    – Câu hỏi tôi đặt ra là tại sao?
    Tại sao tôi cần mọi thứ phải như vậy?
    – Vâng, bạn không cần.
    Bạn nói, tôi cần mọi thứ phải theo một cách nhất định,
    hoặc tôi sẽ không thể làm những gì tôi làm.
    Và rồi bạn lại tự hỏi, tôi mong manh như thế nào
    mà không thể điều chỉnh, không thể thích nghi?
    Bạn biết tôi muốn nói gì không?
    Đó là vì bạn có thể muốn điều đó hoặc yêu cầu điều đó
    hoặc bạn nghĩ rằng bạn nên có nó.
    Đó là những gì khiến bạn bị trói buộc.
    Nhưng quan điểm của Epictetus là,
    đừng muốn mọi thứ phải theo một cách nhất định.
    Hãy muốn chúng như chúng đang có.
    Đó là con đường tới bình yên.
    Và tôi nghĩ về điều đó, giống như, nếu tôi thức dậy và nói,
    tôi cần thời tiết hôm nay phải như thế này.
    Thì khả năng tôi không hạnh phúc là khá lớn.
    Tôi đã nói chuyện với bạn tôi, tên anh ấy là Chaka Smarties,
    huấn luyện viên bóng rổ trưởng tại Marquette.
    Anh ấy từng sống ở Texas, là huấn luyện viên trưởng tại Texas.
    Và anh ấy chuyển đến Marquette nơi lạnh hơn.
    Tôi đã hỏi, sự thay đổi thời tiết như thế nào?
    Tôi đã hỏi một câu như, bạn là người thích thời tiết nóng
    hay thời tiết lạnh?
    Và anh ấy trả lời, tôi là người ăn mặc theo thời tiết.
    Và tôi đã nói, đó chính là chủ nghĩa khắc kỷ,
    ăn mặc theo thời tiết.
    Như, tôi không quan tâm đó là gì, tôi vẫn ổn.
    Tôi ổn bất kể thế nào.
    Tôi sẽ tìm ra cách.
    – Tôi thích điều đó.
    Và xung đột mà tôi có là,
    các triết gia khắc kỷ chắc chắn hiểu tầm quan trọng của chi tiết
    và những điều nhỏ bé.
    – Chắc chắn rồi.
    – Vậy, bạn biết đấy, đó là lý do.
    – Vâng.
    – Nhưng đồng thời, họ cũng hiểu
    điều này có thể dễ dàng khiến bạn
    trở nên cuồng tín vào chi tiết.
    – Vâng, hoặc như thói quen là quan trọng, đúng không?
    Đây là thứ tự mà tôi thích làm mọi việc.
    Đây là lúc tôi ở trạng thái tốt nhất.
    Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu thói quen đó trở thành một loại tôn giáo,
    điều này trở thành một dạng dễ bị tổn thương, bạn biết không?
    Đó là vấn đề.
    Chết, tôi sẽ làm gì đây?
    Tôi cần tất đặc biệt của tôi, bạn biết đấy, hoặc bất kỳ điều gì.
    Tôi không thể, không, tôi cần 10 phút trước,
    và bạn như, được rồi, bạn biết đấy,
    bạn không đang chế ngự một quả bom hạt nhân ở đây.
    Như, bạn sẽ ổn thôi.
    – Hai điều có thể xảy ra đúng vào cùng một lúc.
    – Vâng, điều đó tốt hơn.
    Vâng, các triết gia khắc kỷ nói,
    có một điều gọi là sự thờ ơ ưa thích.
    – Điều đó có nghĩa là gì?
    – Về cơ bản, các triết gia khắc kỷ như,
    nếu điều gì đó nằm trong tầm kiểm soát của bạn, tuyệt vời.
    Nếu nó không nằm trong tầm kiểm soát của bạn, không đáng để suy nghĩ về nó.
    Nhưng họ nói vẫn có một số điều
    tốt hơn có được hơn là không có, đúng không?
    Như, có tiền thì tốt hơn không có tiền.
    Thời tiết đẹp thì tốt hơn thời tiết xấu, đúng không?
    Và vì vậy, ý tưởng là bạn sẽ ổn bất kể điều gì, đúng không?
    Vì vậy, nếu bạn muốn, bạn có thể nói, tôi ổn.
    Tôi là người ăn mặc theo thời tiết.
    Tôi có thể phát triển trong bất kỳ và tất cả các tình huống, đúng không?
    Đó là điều đầu tiên phải đúng.
    Và sau đó điều thứ hai cũng phải đúng,
    mà có thể đúng là, nhưng nếu bạn hỏi tôi tôi muốn gì,
    đây là hoàn cảnh hoặc tình huống
    mà nếu nó nằm trong quyền lực của tôi, đó là điều tôi sẽ chọn.
    Tôi không cần nó.
    Tôi có thể làm tốt trong bất kỳ và tất cả các tình huống,
    nhưng nếu bạn hỏi tôi, tôi có muốn ở đây lạnh
    hay ấm không, tôi sẽ cho bạn biết nhiệt độ
    mà tôi thích, vì tôi biết rằng nếu nó quá nóng
    và tôi bắt đầu cảm thấy ấm và rồi bị phân tâm,
    bạn biết đấy, bạn có thể biết điều gì là tốt để có,
    nhưng không cần nó.
    Trong tất cả những thứ mà, bạn biết đấy,
    bạn đã đọc về trong Triết lý và Sự khôn ngoan Khắc kỷ,
    ít hơn nằm trên giường bệnh của bạn.
    – Ừ.
    – Và bạn có toàn bộ thế giới làm khán giả.
    – Ôi.
    – Và bạn chỉ có thể nói một điều
    mà bạn tin rằng sẽ mang lại lợi ích nhiều nhất cho khán giả đó,
    để giải thoát họ khỏi nỗi khổ của họ nhiều nhất,
    để, bạn biết đấy, để để lại cho họ một câu nói cuối cùng
    từ Ryan Holiday rút ra từ những nghiên cứu của anh ấy
    về Sự khôn ngoan và Triết lý Khắc kỷ.
    – Ôi.
    – Cái gì sẽ là cái nhìn sâu sắc, triết lý khắc kỷ cuối cùng?
    – Tôi nói gì, ngoài hơi thở cuối cùng.
    Ôi.
    Chúng ta biết Marcus Aurelius đang trải lòng
    những lời cuối cùng của mình trong những triết lý,
    lời cuối cùng của ông trong, trong những suy tư về,
    cái này là trò chơi.
    Nó chỉ có ba màn, bức màn đang hạ xuống.
    Bạn đã làm tốt không?
    Bạn biết đấy, như kiểu nói chuyện với chính mình như vậy,
    nó khá đẹp.
    Và sau đó trong đời thật, có lẽ ông đang chết vì dịch hạch.
    Các bạn bè của ông đều xung quanh ông
    và họ đang khóc lóc.
    Và ông hỏi, bạn đang khóc vì cái gì?
    Như, đừng suy nghĩ về tôi.
    Hãy suy nghĩ về bạn, suy nghĩ về cuộc đời bạn.
    Hãy cố gắng, bạn biết đấy, làm những gì bạn có thể
    với thời gian mà bạn còn lại.
    Và có thể tôi sẽ nói điều gì đó như vậy.
    Như, này, toàn bộ, cái lợi duy nhất của việc mọi người chết
    là một trong những cách mà họ có thể tiếp tục sống sau khi chết.
    Một cách họ có thể cải thiện và giúp chúng ta sau khi họ đi
    là nhắc nhở về thực tế rằng họ không còn ở đây,
    điều này sẽ đúng đối với bạn tại một thời điểm nào đó.
    Và đó là một trong những điều mà sự mất mát của những người
    mà chúng ta yêu thương có thể làm cho chúng ta.
    Nó giống như, này, không ai trong chúng ta có thể sống mãi mãi.
    Bài hát sẽ kết thúc vào một thời điểm nào đó.
    Và vậy bạn đã làm gì
    với thời gian mà bạn có?
    Và thực tế rằng bạn có ngày mai và tôi thì không
    là một món quà mà bạn không nên xem thường.
    – Và với các con của bạn?
    – Ôi, tôi nghĩ tôi chỉ,
    tôi nghĩ tôi chỉ sẽ nói, bạn biết đấy,
    điều mà tôi cố gắng nói tất cả thời gian,
    đó là tôi yêu bạn.
    Tôi tự hào về bạn và bạn rất tốt.
    Bạn biết tôi muốn nói gì không?
    Tôi nghĩ thật dễ dàng, đặc biệt trong thế giới ngày nay,
    rằng mọi thứ đều có vẻ như có điều kiện, bạn biết đấy,
    rằng bạn phải xứng đáng.
    Và có những điều bạn phải kiếm được trong cuộc sống, bạn biết đấy,
    nhưng tình yêu của cha mẹ, cảm giác giá trị,
    và một chút phẩm giá, giá trị,
    đó là điều bẩm sinh
    vốn được trao cho bạn từ khi sinh ra, đúng không?
    Và vì vậy tôi không biết, tôi có thể chỉ thêm một chút nữa về điều đó.
    – Nếu đây, nếu bạn thành công ở thời điểm đó,
    khi bạn nằm ở đó trên giường bệnh của mình.
    – Vâng.
    – Nếu câu trả lời của bạn cho câu hỏi mà họ đưa ra là các thị trường, thì vở kịch của Marcus, cháu đỡ đầu của tôi cũng có tên là Marcus, thật vậy, vì Marcus. Nhưng nếu bạn đã sống một cuộc sống thành công vào thời điểm đó, điều đó có ý nghĩa gì đối với bạn?
    – Ừ, tôi có cảm giác may mắn vì tôi không thức dậy và nghĩ rằng có rất nhiều thứ tôi phải làm. Bạn hiểu ý tôi chứ? Tôi không nói rằng tôi đã làm mọi thứ mà tôi muốn làm, nhưng tôi đang nói rằng với thời gian mà tôi đã có, tôi cảm thấy mình đã đánh dấu hầu hết các mục trong danh sách về việc đạt được tiềm năng của mình, trả nợ hoặc những món quà mà tôi đã nhận được, thành thạo những điều, đóng góp tích cực. Tôi cảm thấy ổn, bạn hiểu ý tôi chứ? Nên tôi thức dậy với cảm giác sống trong sự thặng dư. Tất cả đều là thêm vào, điều này thật tuyệt vời vì tôi nghĩ rằng những năm đầu trong cuộc đời tôi đã cảm thấy rất nhiều áp lực và tôi đã được yêu cầu hoặc đặt ra nhiều điều từ chính mình và khả năng như, tôi đã làm được. Và bây giờ, mỗi phút hoặc ngày thêm vào mà tôi có là thêm vào. Đó là điều mà tôi nghĩ là bạn muốn đạt được.
    – Chúng tôi có một truyền thống khép lại trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, không biết họ để lại cho ai. Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là, bạn sẽ làm gì cả ngày nếu bạn không phải đi làm? Và thực sự tôi sẽ cung cấp cho bạn một bối cảnh. Đây là lần đầu tiên tôi làm điều này. Tôi sẽ cho bạn biết một chút bối cảnh về điều này. Tôi sẽ không bao giờ nói với bất kỳ ai rằng ai đã viết câu hỏi này, nhưng đây là một cuộc trò chuyện dài với ai đó đang nắm quyền điều khiển trí tuệ nhân tạo. Và vào cuối cuộc trò chuyện của chúng tôi, chúng tôi đã đạt đến điểm mà anh ấy tin rằng trong tương lai, trong tương lai gần, vì trí tuệ nhân tạo, chúng ta sẽ không còn việc làm. Và tôi đã vật lộn với ý tưởng này. Vậy chúng ta sẽ làm gì, thu nhập cơ bản toàn cầu? Mọi người sẽ làm gì với thời gian của họ? Liệu mọi người có cần ý nghĩa trong cuộc sống của mình không? Và chúng ta sẽ tìm thấy ý nghĩa ở đâu nếu không phải trong sự đấu tranh? Vì vậy, trong một thế giới mà trí tuệ nhân tạo đang điều hành mọi thứ, Ryan Holiday sẽ chọn làm gì với thời gian này? Tôi không biết, tôi nghĩ đó là một…
    – Tôi thích điều đó, tôi không nghĩ rằng tôi sẽ thực hiện nhiều thay đổi mang tính bước ngoặt trong cuộc sống của mình. Như là, tôi thức dậy sớm, tôi ra ngoài và tôi dành thời gian với các con, tôi đưa chúng đến trường. Tôi ngồi xuống và tôi viết. Và tôi viết cho chính tôi. Tôi viết những gì tôi quan tâm, những gì làm cho tôi tốt hơn, những gì thách thức tôi, những gì tôi nghĩ là thú vị và mang tính triết lý. Và rồi điều đó sẽ được gửi cho ai đó, người sẽ đưa nó ra và đưa nó vào thế giới, đúng không? Rồi tôi, bạn biết đấy, tôi cố gắng làm điều gì đó khó khăn. Tôi thách thức bản thân về mặt thể chất. Rồi tôi về nhà, tôi dành thời gian với gia đình. Tôi làm một số công việc lao động chân tay đôi khi. Và rồi, bạn biết đấy, tôi trò chuyện với các con và tôi đi ngủ.
    – Bạn nghĩ gì về chat GPT và những mô hình ngôn ngữ lớn này và cách chúng sẽ tác động đến các nhà văn và kiến thức…?
    – Tôi nghĩ…
    – Bởi vì tôi có thể vào đó ngay bây giờ và nói cho tôi một tiểu thuyết theo phong cách của Ryan Holiday.
    – Ý tôi là, tôi đã làm, tôi đã gửi một email. Tôi đã hỏi chat GPT, tôi nói hãy viết một email Stoic hàng ngày về chủ đề thay đổi. Và tôi đã nói, hãy viết cho tôi một email Stoic hàng ngày về chủ đề có thể thay thế. Và nó làm được chấp nhận. Bạn biết đấy, nó không tốt bằng những gì tôi có thể làm. Có thể trong 10 năm hoặc một năm nữa, nó sẽ tốt hơn. Nhưng tôi vẫn phải chỉnh sửa. Tôi vẫn phải tinh chỉnh nó. Và rồi tôi cũng đã có ý tưởng để yêu cầu nó làm như vậy. Bạn biết đấy, cái bệ tiểu ngược là nghệ thuật vì ai đó đã quyết định đặt một cái bệ tiểu ngược và nói đó là nghệ thuật. Vậy nên, bạn biết đấy, mục đích vẫn là điều chính yếu. Và rồi việc tinh chỉnh, đánh bóng và thay đổi là điều tạo nên, đó là vai trò của con người. Vậy nên tôi chưa thấy nhiều sự thay đổi trong cuộc sống của mình, và rằng tôi chưa ở đây 80 năm. Nhưng, bạn biết đấy, tôi nhớ khi Google Sách ra mắt và một đống tác giả nói rằng nó không giống như việc đến thư viện và tìm kiếm sách một cách vật lý. Bạn không nên chỉ có khả năng tìm kiếm sách và tìm thấy những gì bạn muốn. Vậy nên họ tiếp tục làm theo cách mà họ đã từng làm. Còn chúng tôi, những người trẻ tuổi đã tận dụng điều này, giúp chúng tôi tiết kiệm thời gian và cho phép chúng tôi làm nhiều hơn, đúng không? Và tôi không biết, có thể nó sẽ thay thế tất cả chúng ta như mọi người trong tất cả thời gian đã, bạn biết đấy, mọi công việc đã được thay thế theo một hình thức nào đó. Hoặc có thể nó chỉ trở thành một công cụ trong bộ công cụ. Và tôi nghĩ rằng nhiệm vụ của mỗi chúng ta là tìm ra cách để sử dụng nó và không để nó sử dụng chúng ta, bạn biết không?
    – À, hãy hy vọng như vậy.
    – Vâng, hãy hy vọng như vậy.
    – Hãy hy vọng như vậy.
    – Yeah.
    – Tôi nghi ngờ bạn sẽ đúng. Ít nhất trong ngắn hạn và trung hạn. Nó thường chỉ là tương lai mà thế giới sẽ trông như thế nào. Chắc chắn có nhiều vấn đề cấp bách hơn, nhưng Ryan, cảm ơn bạn đã dành thời gian cho tôi.
    – Cảm ơn bạn đã mời tôi, điều này thật tuyệt vời. Cuốn sách này thực sự để trên bàn đầu giường của tôi vì bạn gái tôi đã lấy nó từ tôi.
    – Oh, tuyệt quá.
    – Cô ấy đang đọc nó và cô ấy cũng đang đọc cuốn Daily Stoic. Cô ấy sẽ tham gia một khóa tu im lặng khi chúng tôi ghi âm điều này và cô ấy sẽ mang nó theo.
    – Oh, thật tuyệt.
    – Cô ấy đọc một trang mỗi ngày.
    – Tôi thích điều đó.
    – Cô ấy là người Bồ Đào Nha, nên điều này cũng giúp cô ấy cải thiện tiếng Anh của mình. Nhưng những cuốn sách của bạn đã được lan tỏa khắp thế giới và ảnh hưởng đến cuộc sống của rất nhiều người theo cách thật tuyệt vời. Đó thực sự là một điều quan trọng mà bạn đang làm. Tôi biết bạn biết điều này, nhưng bạn chắc chắn cần phải biết điều này vì bạn phải nhận được những thông điệp như vậy và mọi người phải nói với bạn hàng trăm, hàng nghìn lần. Nhưng tôi đã chứng kiến tận mắt tác phẩm của bạn và khả năng của bạn để quay trở lại lịch sử và rút ra những trí tuệ thật phù hợp và quan trọng với cuộc sống hàng ngày của mọi người đã có tác động sâu sắc. Đó là một điều thực sự đặc biệt, Ryan. Đó là một điều thực sự đặc biệt.
    – Điều đó thật tuyệt vời.
    – Và tôi biết bạn làm điều đó, tôi muốn hỏi bạn câu hỏi,
    tại sao bạn làm điều đó, bạn đã chỉ ra những lý do ích kỷ,
    nhưng hậu quả của điều đó lại rất không ích kỷ.
    Và tôi cảm ơn bạn thay mặt cho tất cả những người tuyệt vời đó
    và thật vinh dự khi được gặp bạn nữa
    vì những cuốn sách này đã,
    đây là những món đồ trang trí trong gia đình tôi
    và đây là những phần rất quan trọng trong sự phát triển của tôi.
    Vậy nên cảm ơn bạn, Ryan.
    – Cảm ơn, tôi rất trân trọng điều đó.
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    (nhạc lên lại)
    我可以幫你獲得更多你想要的東西。
    創造最高形式的自律。
    如何不在意別人的看法。
    這就是生活的意義。
    所以,瑞安·霍利迪,這位現代哲學王,
    他的書籍在全世界已經出版超過四百萬本。
    幫助人們過更好、更有意義的生活。
    我們生活在一個拖延的時代。
    這完全是搞砸了。
    為什麼我們不優先考慮自己的健康?
    為什麼我們不做那些我們知道應該做的事情?
    因為我們認為我們擁有無限的時間。
    但現實是,你確實有終末診斷。
    而接受這個事實只是浪費你的生命。
    那麼,我們該如何改變這一點呢?
    這需要很大的勇氣和自律。
    自律是能夠做一些你不想做的艱難事情,以便長期受益。
    幾乎沒有一個成功的人沒有這種形式的自律。
    如果你能培養這一點,你就獲得了很多人根本沒嘗過的自由。
    但當你在暴飲暴食或感覺很糟時,保持自律是非常困難的。
    你需要掙扎。
    所以每天做一些體力上艱難的事情。
    強大的心智和強健的身體。
    你必須兩者兼備。
    那麼你對那些發現自己完全缺乏明顯自律的人說什麼呢?
    這是一件至關重要的事情,因為否則別人會決定你是否好。
    這並不是你想要的生活方式。
    所以這裡有一套策略,
    無論生活為你準備了什麼,這將幫助你。
    第一個是:
    – 瑞安,你怎麼總結你所做的事情以及你為什麼這麼做?
    – 我為什麼這麼做對我來說更容易表達,那就是我因為這麼做而變得更好。
    我們往往認為哲學是一個消費的東西,你閱讀或聽取的內容,但它更像是一種論述。
    這是一種對話。
    所以寫作、討論和研究斯多噶派的過程使我成為一個更好的人。
    因為我實際上,這就是斯多噶主義。
    這是一個閱讀、寫作和辯論這些思想的過程。
    這就是它們進入你血液中的方式。
    然後希望在你生活中的實際情況下,你能夠應用它們,對吧?
    所以我寫哲學的原因對我來說更清晰。
    我所討論的哲學定義對我來說稍微困難一些。
    我寫的關於一個古老的哲學學派,叫做斯多噶派。
    也許人們聽說過馬庫斯·奧勒留、塞內卡或厄比克泰德斯。
    所以我們稱它們為三巨頭。
    但基本上,斯多噶派始於古希臘,然後傳到古羅馬,
    它是為生活提供的一種實用哲學。
    所以不是理論或抽象的觀念,
    而是一些無法回答的問題或矛盾。
    這就是我們傾向於將哲學視為的那種。
    斯多噶派像是在問:人應該如何生活,對吧?
    什麼是美好的生活?
    我該如何處理我的脾氣?
    我該如何處理我對死亡的恐懼?
    我該擁有什麼樣的工作?
    我對其他人有什麼義務?
    在斯多噶的意義上,哲學旨在成為這種生活的指導。
    而我所做的事情是繼續並普及這場話題,
    這場討論已持續了大約22、23個世紀。
    – 你在許多人心中重新定義的其中一件事就是「自律」這個詞及其含義。
    因為在我理解自律是命運之前,自律的定義是這種有些痛苦的克制,
    儘管我有自己的衝動,卻是為了某種我有的目標。
    在你對這個詞的定義中,自律是什麼,這到底意味著什麼,這很酷?
    – 嗯,我認為重要的是注意到,斯多噶派講的是自我自律,對吧?
    所以自律不是海軍軍士告訴其他人該做什麼,怎樣做,對吧?
    斯多噶派講的是自我自律的美德,
    你有自己選擇的標準,而你正在遵循。
    這不是你用來對抗其他人的武器,對吧?
    我認為,當我們聽到自律時,我們往往會想到紀律者,對吧?
    一個非常嚴格的人,
    馬庫斯在《沉思錄》中有一句美麗的話提醒:
    對他人寬容,對自己嚴謹。
    而這本身實際上要求更多的自律,對吧?
    例如,我從不接受自己或他人遲到,對吧?
    我努力工作,我評判那些不在狀態中的人,對吧?
    我對為我工作的人期望長時間工作。
    這就是那種剛性、嚴格的自律形式。
    但我發現,在我自己的旅程中、生活中,
    其實去說「這是我對自己的期望。
    這是我如何被設計。
    這是我最佳運作的方式。」
    然後我明白其他人,不僅我無法控制他們,
    而且他們有不同的傾向、不同的生活方式、不同的存在方式。
    我的工作是弄清楚
    如何適應自己以適應他們,而不是強迫他們變成我。
    馬庫斯·奧勒留,這真的很有趣,
    他有一個同父異母的兄弟。
    而馬庫斯·奧勒留和他的兄弟呂基烏斯·費里斯之間幾乎是兩個完全不同的人。
    馬庫斯在成為皇帝不久後做了一個非凡的決定,
    那就是他任命他的同父異母兄弟。
    這個人跟他沒有血緣關係。
    他任命他為共同皇帝。
    他所做的第一件事就是
    把一半的無限權力給予
    一個擁有幾乎相反生活、存在、領導風格的人。
    在《沉思錄》的開頭,馬庫斯·奧勒留詳細談到他的兄弟。
    他沒有稱呼他為同父異母的兄弟,而稱他為兄弟。
    他說,他從哥哥那裡學到的東西是,他非常感激能在生命中擁有這樣一個人,一位以他的人格幫助他改善自己的人。要點是,我認為他不僅必須學會如何實踐接納、靈活性,跟隨人們所處的狀態,馬庫斯還必須調整自己,發現這個人身上的優點,而不是試圖讓這個人變得像自己,或者因為這個人不是和自己一樣而感到失望和挑剔,對吧?所以,當我們想到紀律時,常常會將它理解為一種僵硬的形式,但我認為紀律的最高形式是能夠調整、靈活和適應。而真正偉大的領導者和人,能夠從與他們不同的人身上獲得價值,對吧?他們不會因為某人沒有和他們一樣高的標準而拒絕這個人,也不會以強制、霸凌或判斷的方式讓對方達到這些高標準,而是通過榜樣、通過啟發,對吧?通過討論。所以我不知道,我試著將紀律不僅以這種方式呈現,但我認為當我們想到紀律時,通常也會想到它的實體形式,對吧?紀律就是更努力地跑,更長時間地跑,舉更重的東西,工作更多的時間。這種身體上的紀律是至關重要的,幾乎沒有一個人能在生活中成功而不具備這種身體上的紀律。
    – 在介紹中,你提到紀律賦予我們自由,這讓人感覺,這不正是人們通常對紀律的想法。我們把紀律視為剝奪自由,讓我們的生活變得更加僵化,正如你所說的,變得更加僵化,選擇更少,選項更少。但在你的書的介紹中,你提到紀律賦予我們自由。
    – 依比克泰德是一位奴隸。他是尼祿宮廷的一名奴隸。想像一下這種對比。這個人沒有自由,完全貧困,他們的身體、勞動、勞作,全部被奪走。然後,他身邊不僅是奢華,還有權力,對吧?還有抱負和名望。他被羅馬生活中的名流環繞。依比克泰德四處張望,他意識到自己比所有這些人都更自由。他意識到自己比所有這些人都更自由,因為他們並不控制自己。他們可能在法律上是自由的,但他們卻是自己野心的奴隸,或者是他們所獲得工作的奴隸,或者是他們的家族名字,或是他們的慾望和誘惑的奴隸,對吧?他意識到,如果你不控制自己的厭惡和欲望,對吧?他說這是人類生活的兩股力量,你想要什麼,你不想要什麼。如果你不控制自己的行為、思想,真的無所謂你的法律地位是什麼,對吧?你並沒有你所想的那麼自由。我認為我們大家都有過這樣的經歷,你遇到過一些人,可能也曾經在節目中見過他們。巨額的銀行存款、龐大的追隨者、極其強大的工作。但接著,你知道,他們會說,抱歉,我在11:06要離開,什麼的,對吧?他們正在從一件事跑向另一件事,他們的電話不斷響。雖然他們坐在這裡,是那位有權勢的人,但卻有個人來說悄悄話,像個助理實際上才是掌控者,對吧?或者,想要更多的東西、下一個成就,這才是真正驅動他們的因素。因此,你知道,斯多噶學派的人們是成功的,他們在這個世界中確實有所作為。他們並不都是像依比克泰德那樣,但他們明白如果你不掌控自己和你的生活,比如你的情緒、你的思想,還有你會做什麼和不會做什麼,那麼你能做什麼真的就無所謂了,你並不自由。而當你受到某種事物的影響時,不管是癮好、事業的動力,還是僅僅跟隨大家所做的事情,你就不是自由的。因此,創造結構和規則可能會讓人感到受限,就像你正在放棄自由,但實際上你獲得了很多人從未體驗過的自由。
    – 我最近一直在思考我們對自己所做的承諾以及堅守這些承諾的重要性。
    – 當然。
    – 我在想,當我這麼說,我意思是,那些小事,我會這麼做。
    – 是的。
    – 我的意思是,正如喬丹·彼得森可能會說的,我會整理我的床,或者是我會戒酒,或者我會選擇吃蔬菜而不是披薩。那些我們做的小承諾以及它們對我們自我形象的影響。
    – 是的。
    – 我剛剛在想,我想是今天早上,我準備寫點什麼,關於我們對自己保持的承諾的大小與其在另一端產出的獎勵大小之間的相關性。所以如果我們對自己保持了大的承諾,就會對我們的自我形象、自我故事造成影響,我們對自己的證據,也會有相應同樣大的回報。你怎麼看待這點,堅守對自己的承諾?
    – 在科馬克·麥卡錫的小說《路》中,小男孩正在和他的爸爸說話,他們坐在營火旁,並已經約定好,就如同他們的系統一樣,哦,將所有的東西均分。爸爸給兒子多倒了一些熱巧克力,像是他在試圖表現得好心。但兒子卻不高興。他說,爸爸,你答應過我們要平均分配一切。然後他說,爸爸,如果你破壞了小承諾,你就會破壞大承諾。我認為這是一個非常美好的想法,不僅作為父母,也作為一個人,對吧?這不應該重要。你說過,嘿,我會六點鐘起床。
    鬧鐘六點響起,你按下貪睡鍵,然後再按一次貪睡鍵。你心想,我今天其實不需要到哪裡去。我可以回去睡覺,想醒就醒。作為一個作家,寫作並不有趣,完成寫作才是有趣。因此,你總是在想各種理由讓自己今天不必這麼做。但無論如何,當你在建構時,你都是在鍛鍊某種能力。你要麼在鍛鍊一種能力,讓你說:我做我所說的話,我遵守我自己所做的承諾。要麼你在鍛鍊一種能力,讓你找藉口。我不會履行我的承諾,我不可靠,對吧?
    因此,當我們談到紀律時,其實是在問你會遵守哪些承諾?而棘手的地方是,你是在對自己許下承諾,而沒有人知道你做了這個承諾,對吧?並不是說,嘿,你做了這個承諾。如果我不在這個時間之前寫完這本書,我就得做某件尷尬的事。或者,然後我就會退休。這些承諾並不明確,你並沒有真正把自己置於風險之中。但你對自己說過,你要做到這件事,而鍛鍊這種能力實在非常重要。
    我認為,擁有一個實體的鍛鍊是非常關鍵的,因為你正在鍛鍊那種能力,我告訴自己我要做這件艱難的事,而現在這件艱難的事就來臨了。我會想藉口嗎?我會給自己一個退路嗎?還是我會去做呢?然後,當你去做時,現在你已經在其中了。現在你累了。你內心有一個聲音說:好吧,沒有人在看。你可以隨時停下來。只需要轉身,回去或者放慢速度。如果你放慢速度會更容易。
    而能夠克服那種感覺的那一部分你,是一種非常關鍵的能力。塞內卡曾說,我們嚴格對待身體,這樣它才能對心智不反叛。我想到了這一點。我家裡有一個冷水浴。根據說法,做冷水浴有很多健康益處,你知道的,它可以提高你的新陳代謝,促進循環,這裡有很多研究。而這些研究很可能都是對的。它們的確聽起來很可信。我不是科學家,沒什麼概念。但對我來說,所有這些都是附加的。對我來說,冷水浴的意義在於,當我知道水會有多冷時,我會選擇坐下去。我知道至少要過幾分鐘我才會習慣或感到舒適。就像沐浴時,把水調到適合的溫度,這是健康的好處。你獲得的那個東西,就是能夠去做那些你不想做的艱難事情,而那些事情帶來的好處是無法立刻看到的。
    如果你能培養這種能力,你就成功了。這正是書籍的來源,這就是企業的來源,這就是減肥的來源,所有這些都源於能夠去做那些你不想做的艱難事情,而當時的獎勵並不是立即的或瞬間的。
    我們在這方面都有不同的能力。某些人可能因為經歷到低谷而無法做到,我們沒有遵守對自己的承諾,這導致了我們的自尊降低,然後因此未能履行另一個承諾。現在我們對自己、對自我價值的評價已經非常低,以至於看起來我們無法再保持任何承諾。我們在許多方面都在自我欺騙。那些真正努力過的人,他們嘗試過、掙扎過、再試過、再掙扎過,他們因為想明白了而買了你的書,因為他們想,「去他的,」也許裡面有一句話會讓我去健身房。
    對於那些感覺完全缺乏紀律的人,你會對他們說什麼?我認為當我們出錯時,很重要的是不要把自己與之認同。我們要認同的是我們想成為的那個人,我們知道我們能成為的那個人。我們認同的是正在發生的事情,然後我們就跌倒了。就像在戒酒圈裡,人們談到「掉下馬車」。我喜歡這個想法,那輛馬車在運行,而你要么在馬車上,要么在馬車外。當你跌倒、出錯、犯錯或打破承諾時,這輛馬車還在那裡。你隨時可以重新上馬,對吧?這就是我對它的看法。因此,不是說「哦,我真是一無是處,我正在下滑,我毫無價值」。而是說,哦,事情還在繼續。你知道,我要不要去追上它?我是否要再次開始建立那種習慣,還是因為它不再存在而放棄呢?
    你明白我的意思嗎?我嘗試這樣看待它。只是因為我有一個糟糕的一周,我被排得太滿,或是分心,或者我生病了,所以我沒有寫作,並不意味著一切都完了。我只需在明天坐下來,或者更好,我得現在就坐下來,做一點就好,對吧?這就是重新開始的過程。這並不是一種全有或全無的心態。我認為當你聽到別人這樣說時,他們並沒有意識到,這其實是一種很方便的全有或全無的觀點,因為這為你提供了一種逃避或退路,而不是說:是的,我做到過。我在過去的七天裡沒有做我應該做的事,但這並不影響現在,也不影響明天。
    你對信念有什麼看法?我最近尤其多地思考我們的信念來源以及它對我們的影響,因為我們的自信心是對自己的信念。
    然後我的紀律似乎和我的信念有所關聯,當我們思考地球平坦論者及其信念,還有你如何改變他們的想法,或者我如何改變自己對身份的看法時,我想了很多。我認為如果我們能理解如何創造信念的變化,我們能夠控制自己許多的硬件,因為我的硬件似乎就是這種我現在相信的斯蒂芬·巴特利特的身份。我只是按照這套信念的說明手冊在行動。那么,我怎麼改變自己對身份的信念呢?
    這真的很有趣,就像一種自我中心的想法,認為自己比別人優越。同時,也有那種自我中心的情況,你只是對自己的不足感到 obsesed。你懂的,就像你總是在想自己。實際上你應該想的是你正在做或不做什麼。我的朋友奧斯汀·克里昂談到過,他說,做動詞而不是試著成為名詞。比如說,不是想“我是不是作家?我是不是不是作家?”而是“我在寫作嗎?”你知道,做那件事情。做那件事情。
    你就是你所做的。是的,是的,做那件事。這一切都很有道理。有趣的是,這裡是一種雙向的關係。我不會做那些我不認為是自己的事情。
    是的,是的,如果你對自己認為毫無價值的話。懶惰。懶惰、不合身、醜陋,或者什麼的。史托克斯講到,如果你做出美好的選擇,你就是美麗的。我喜歡這一點。就像,嘿,我是否在做出好的選擇?就我並不考慮,這本書是否在組織得當?它是否有效?是否出色?我只是想著,我試著徹底縮減每天對自己的要求。所以,更多的是,我今天是否在做出正面的貢獻?我每天都試圖對我正在進行的事情做出一些正面的貢獻。目前我正在編輯我的下一本書。幾天前,我寫了這個新章節,解決了所有的問題。今天,我把一個章節的標題從“在每個人身上尋找美好”改成了“在每個人身上發現美好”。這是一個語義上微小的變化,但也是一個改變了我真正論點的變化。那麼,昨天的工作或者今天的工作,對這個項目的影響更大嗎?我不知道。但我知道,我在這兩天都取得了正面的進展,做出了正面的貢獻。因此,我在這兩天都做好了我的工作。有時候,這非常明顯,你在移動很多東西或創造很多東西。而在其他日子,你可能只是移動了一毫米。
    你今天或昨天通過改變那個標題取得了正面的進展。那句話的下半部分就像朝著我的目標、目的地或方向。我的問題是,怎麼知道值得追求的方向,以便在其中取得正面的漸進式進展?
    好吧,史托克斯會說我們的目標必須根植於我們能控制的事情。因此,伊比基特魯斯說,如果你只參加你能贏的比賽,那你就總能贏。當我在寫一本書時,如果我關注的標準是它能賣出多少本?會得到怎樣的反響?我的出版商會對此有多開心?你知道,這些事情有多少,那麼成功的定義就由我之外的人決定了。市場,紐約時報暢銷書單,我的編輯,我的經紀人,以及隨機因素。但如果我在衡量自己,這本書是否越來越接近我打算寫的?這是否是我能做的最好的?這對我有意義且重要嗎?你知道,我試著讓我的所作所為盡可能根植於我自己的標準,對我而言的感知。然後商業上的成功、外界的反響,所有這些雖然不錯,但都是額外的。如果是額外的,那我就能享受它。如果是必要的,但我無法控制它,那我真正設置的就是潛在的失望。因為出版商可能會破產,你知道嗎?市場可能會改變,你可能被取消。誰知道會發生什麼?所以,你越能根植於,這是否是你最好的表現?我認為你會越快樂。然後奇怪的是,你實際上能做得更好,因為你專注於你的精力所能產生影響的地方。我確信你也看到了這種情況,有時候,一段你認為不會好得太的片段卻爆火。
    當然,對。然後一些你認為“這真是太棒了”,卻表現很差。於是我認為這並不是隨機的。只是你必須對自己當前做的事情感到滿意。
    是的,我曾經寫過很多在互聯網上流傳的名言。我的最佳名句就是,這違反了我對於好名句的所有預想。因為六年前的某一天,我和女朋友發生了一場爭吵。我寫下了一句話,“如果我們在一起,我希望你把我當作你的第二優先,我希望你的第一優先是你自己。”隨後是幾句其他的話。這就是在互聯網上迅速傳播的內容。這並沒有受到我自己對於好名句的期待、格局、節奏或音韻的約束。它只是來自一個地方,那就是“我那天真的過得很糟”。
    是的。我女朋友因為我工作太多與我爭吵過。(笑)是的,這些東西無疑讓你謙卑。當你意識到“可能我真不知道自己在做什麼。”但我也想從中得到一點的是,有時候我知道的內容,自己覺得不好的,卻非常受歡迎,而一些我非常驕傲的則沒有得到好的反響。
    所以我將要根據這個變幻莫測的算法或隨機性,將我對好與壞的定義交換。不,像是你希望根植於內心,去判斷自己是否做得好,是否成功。你希望盡可能地將其根植於內心,因為否則別人才決定你是否好。這不是你想要的生活方式。
    – 所有的自律都始於身體。
    – 我也這樣認為。
    在你吞嚥食物或感覺糟糕的時候,很難做到情緒上的自律。如果我不照顧自己,如果我沒有睡好,如果我不進行維護,對吧,那麼當壓力來襲時,我不會自然而然地能夠應付這一切。不,當我得到妥善調整並獲得足夠能量,並且我照顧好自己的時候,我的情緒會明顯好得多。每天早上我都會嘗試去散步。我會帶著我的孩子們,然後我們就出門散步。我會盡量不帶手機,盡量不讓自己分心,試著在當下,享受戶外的時光。我能從他們的行為中察覺到那些沒有進行散步的日子。我相信他們也能看出我那些沒有散步的日子的情緒對吧?所以照顧好自己的身體,是為了讓我們在情緒和性情上茁壯成長。
    – 斯多卡主義對此有什麼看法,關於保持身心健康的重要性?
    – 是的,有一句拉丁語表達,我不想在拉丁文上出錯,但基本上就是要有強健的心智和身體,兩者都必須具備。僅僅在閱讀上博學、知識淵博或浸淫於哲學,但身體卻很虛弱,這樣是不行的。這並不是說你必須能夠舉起超重的物品,但想法是,你有沒有活動?你有沒有掌控?你是否在逼迫自己?這會互相影響。
    – 我們應該都在逼迫自己嗎?
    – 是的,肯定應該。
    – 在身體上?
    – 沒錯,每天做一些讓你獲得成就感的事是一個非常低估的哲學技巧,對吧?我試著每天跑步、游泳或騎自行車。我並不是在為馬拉松訓練,也不是想創造任何紀錄。我想對自己做一個承諾並且遵守這個承諾。不管寫作進展得多糟糕,無論我剛剛從經紀人那裡得到什麼消息,我的生意運行得怎麼樣,股市走向如何,網上有人說我什麼惡語,這些都不重要。不管我和妻子相處得如何,不管孩子們的狀態如何,如果我每天有一些事情,只要我去做,就會對自己感到自豪。我因為這樣而得到內啡肽,變得更健康。還有從這些活動中抽出一點時間,遠離屏幕或工作,或是坐在椅子上的時間。這是無比重要的。這很簡單,而且這完全取決於你。我從來沒有去跑步,然後沒有回來。知道,很多天我都不想去做,但我總是很高興我做了。
    – 幾乎所有偉大的領袖、偉大的運動員、偉大的哲學家都是堅韌不拔的。
    – 是的。
    – 你所說的堅韌是什麼意思?
    – 我是說他們經歷過某種事情。邱吉爾談到每一位盈利者,每一位偉大的領袖、偉大的人。他說他們是社會的一部分,但然後會被送進荒野,對吧?有一段時間,他們的工作不受歡迎,他們的想法不被接受,他們在艱難度日,或是有爭議等等。你知道,邱吉爾在33到39歲之間幾乎是遠離公眾生活的,似乎是社會的拒絕者。他說在這種荒野中,精神的炸藥被製造出來。他的觀點是,正是在這種艱苦中,當沒有人聽你講話,無法得到你想要的,無法按下按鈕擁有一切,這迫使你真正精煉你的想法,迫使你成長、改變和適應。你知道,史蒂夫·喬布斯在荒野中度過的時光是他被蘋果解雇的時候,他必須去創立其他公司,必須照鏡子反思,我怎麼會被我創立的公司解雇?你知道?所以我們都必須經歷這段時間,與自己的惡魔搏鬥。正是在征服這些,改變自我之後,我們回到我們正在做的任何事情中,可以帶回更大的目的感和清晰度,希望還能帶來更好的技能。這些瞬間讓我們面對自己的自我。
    – 是的。
    – 是的,失敗、拒絕的過程中,存在一種自我消亡的感覺,意識到你並不是你想像中的樣子,或者事情不是像你想的那樣發展。而且,你知道,理想情況下你會希望早一點學會這個教訓,而且是便宜一點的,不希望等到到了最高點,一切崩潰,然後不得不重新開始,對吧?在史蒂夫·喬布斯的旅程中,可能有很多次是艱難的會議或投資人,將所有問題逐一當面告訴他,或者有一篇文章,對吧?有許多時刻他本可以以更不慘痛的方式學到這個教訓,而不是被解雇,被驅逐。有時候,這是人們所需要的。你知道,有時候你必須摧毀自己的生活,但更加重要的是你聽取這些建議。我之前也說過,生活總是在向你輕聲耳語回饋。如果你不去聆聽,某個時刻它就必須壓制你,並在你面前大喊。這是可以避免的。
    – 你是如何調整自己去聽那個耳語的聲音的?
    – 你知道,對於斯多卡主義者來說,那就像是晚上或白天與自我進行的對話。這就是寫日記的藝術。這就是馬庫斯·奧勒留在《沉思錄》中所做的。他是在和自己進行對話,這位世界上最有權勢的人。
    沒有人能告訴他該怎麼做。
    但他在那本已成為沉思的書頁中,卻在想,為什麼你會這樣?
    為什麼你要這樣做?
    你明明知道這樣不對。
    記住某人所說的話。
    記住所有這些你所愛的人,
    那些激勵過你、你努力想成為的人們的例子,
    試著重新回到正確的道路上,
    並且試著定義那條道路是什麼。
    我認為,這其實是一種循環,讓你能夠
    在某種程度上讓自己負責,無論是寫日記,
    可能是與教練或顧問或董事會進行季度會議。
    也許是長時間的散步,思考這些事情。
    有很多種方法可以做到這點,
    但我認為這是一種反思、評估和根據這些資訊進行調整的能力。
    這就是那個聲音的作用,是吧?
    這些資訊就在那裡,也許深處我們都知道它,但我們表面上會感到不舒服,這會很痛苦。
    也許這樣做不會有用。
    但你必須去做這項工作。
    而再次強調,維修會比全面重建便宜且容易。
    – 我相信這第三點是智慧。
    最近我經常在自問自答,
    我坐下來與一些非常聰明的人交談,包括你自己。
    我從中獲益良多。
    然後我告訴自己,
    我應該更努力地寫作。
    寫作對你的生活有什麼價值呢,
    那些不明顯的東西,不明顯的好處
    是你從寫作中獲得的?
    – 沒有什麼能像寫下來一樣清晰地梳理你的想法。
    在亞馬遜,如果你想啟動一個新項目,
    或者你在提出某個變更,
    如果你想召開會議,
    你必須把它寫下來。
    你必須創建一個書面議程。
    在某些情況下,你需要為你所提議的事情寫一份新聞稿。
    你必須為整個事情寫出書面提案。
    這不僅僅是為了與其他人溝通,還是為了強迫你
    經歷思考過程,弄清楚
    你的想法以及為什麼會這樣,還有它的問題,
    以及其中的矛盾,像是被迫將其寫下來
    與在腦海中隨意揮霍或即興發揮是截然不同的。
    寫作的力量非常大。
    任何坐下來寫書的人,
    我想你會認為,我比任何人都懂這個。
    我對此充滿了興奮。
    你坐下來,那種熱情或興趣,
    可以讓你寫下前十頁。
    然後你就像,精疲力盡了。
    然後你會想,接下來是什麼?
    它們如何互相建構?
    你必須有計劃。
    你需要有系統,有結構。
    在你寫出之前,你必須解決整個問題。
    你不能只在隨機之中找出答案,是吧?
    意識流的東西,這並不奏效。
    所以寫作真的非常強大。
    我非常相信所有這些其他媒介,
    我在所有這些媒介中創建內容,但我總是先寫下想法。
    這來自於書籍。
    書籍是所有內容的綜合。
    然後如果我在做 TikTok 或 Instagram 或文章,
    這一切都是從那個過程中提取出來,
    花了很多、很多、很多小時坐下來
    思考並試著找到表達這個非常複雜的想法的最佳方式。
    而現在的這個過程,我一直在進行《每日斯多噶》,
    所以我在 2015 年寫了這本書,因此每天寫一頁。
    所以我在一次會議中寫下了 366 頁。
    然後在我完成這本書的那天,
    我說,我會繼續寫下去。
    我會每天寫一篇
    並在電子郵件和播客中發布。
    所以這八年來,我每天都在這樣做。
    這就是我對斯多噶學派理解的來源,
    顯然,我早就知道斯多噶學派,
    之前也寫過書,並且讀了很多相關資料,
    但每天必須創作、打磨、編輯
    和閱讀錄製這一件事情,每天一件,
    對我這個人產生了巨大的轉變,
    事實上數百萬人如今都讀過它們,
    並在世界各地收聽和觀看。
    即便這從未出版,這一過程也將改變我的人生。
    所以在一個你只需輕鬆地
    在兩秒鐘內創建出高解析度、可立即分享的視頻的世界中,
    這種便捷幾乎成了一種陷阱。
    寫作是困難的,並且永遠會是困難的。
    也許這就是為什麼它是好的原因。
    – 在那 800 天裡,
    你得到了大量的數據,
    關於那些與人們產生共鳴的事物,
    那些似乎與他們最普遍的痛苦、擔憂和焦慮相連的主題。
    你從中學到了什麼,關於人們
    最掙扎的事情和他們尋求的答案?
    – 這是一個好問題。
    我沒怎麼思考過這個。
    我只是試著跟隨它帶我去哪裡,
    我總是試著創作。
    但有趣的是,人們在這兩千年來
    都面臨著相同的問題,你知道的。
    表面上來看,馬克思意識到沉思
    應該是無法接觸的、不切實際的、晦澀難懂的。
    就像你有世界上最強大的男人,
    羅馬皇帝,字面上被崇拜為神,
    你知道,最強大軍隊的首領,
    沉浸於哲學和修辭
    以及所有這些古老的思想中,
    他可能是在戰場的最前線寫作,
    當時的羅馬軍隊在他的帳篷裡。
    你知道,他用希臘語寫給自己,
    從未打算出版,
    可能會為此感到非常羞愧。
    他在為自己寫作。
    就像是在寫出那麼具體的備忘錄,
    以至於我們中有許多都不知道它們的意義。
    比如,他寫道,記得那個收費員,你知道的,
    在羅馬帝國的某個省,
    或者記得那個某人對你說過的話嗎?
    很多都是類似的備註。
    所以我們知道這根本不是為你和我而寫的。
    這就像是字面上你能想像到的最具體的書籍。
    而且不知怎的,它是永恆和普遍的,
    因為儘管他的生活和經歷如此不同、奇怪和超現實,
    但從根本上來看,與你我並沒有太大的差異。
    – 那些書談論了什麼,而斯多噶主義又如何看待我們如何面對
    在生活中發生的意外危機,
    那明顯不是我們的責任?
    你知道,癌症診斷。
    我們失去了工作。
    還有其他壞事發生,而這些我們都不是負責的。
    – 對我來說,斯多噶主義的本質是
    我們不控制已發生的事情,
    但我們控制如何對發生的事情作出回應。
    所以,你知道,馬庫斯的理念,
    我把它紋在了我的手臂上,障礙就是道路。
    你知道,他說行動的障礙推進行動,
    妨礙阻撓的事物成為了道路。
    他在說,- 再說一遍。
    – 行動的障礙推進行動。
    – 行動的障礙推進行動。
    – 妨礙你的事物成為了道路。
    他在說,basically就像是
    沒有什麼能真正阻止我們在做的事情,
    因為我們可以調整、適應和改變。
    我們可以將障礙轉化為我們自己的目的。
    基本上,他在說的是,事情會發生,
    那些我們畏懼的事情發生了,
    我們已經竭盡所能去阻止它。
    這不是我們的錯,這完全搞砸了,
    這是痛苦的,所有這些。
    但事情確實發生了,對吧?
    他說,他基本上在說,既然事情已經發生了,
    這為你提供了什麼機會?
    這並不意味著,哦,嘿,你知道,
    你母親去世了,這對你的生意來說真是太好了。
    這不是他所說的。
    就像他並不是在說,哦,這太棒了。
    但他在說,這種悲慘、可怕、令人沮喪、痛苦的事情發生了。
    其中有機會讓你挺身而出,
    成長,為其他人提供幫助,
    展示或體現斯多噶美德。
    – 在商業危機的時刻,
    我總是認為你會遇到幾種類型的人。
    假設這個謠言正在蔓延,A人,
    因恐懼而癱瘓,什麼都不說。
    B人,尖叫,這也無濟於事,我們要死了。
    C人,知道謠言在蔓延,
    不需要說謠言在蔓延,
    完全專注於如何逃離房間。
    這就像,這是一種不同的處理危機的方法。
    有些人只是默默實用。
    – 好吧,可能還有另一個人
    來延伸這個比喻,幫助那些其他人,對吧?
    就像這個想法,事情正在發生,
    那會引導出你內心的什麼?
    在面對這件事情發生時,你會成為誰?
    這就是障礙就是道路的意思。
    並不是說房間著火很棒。
    而是說房間著火
    給你提供了一系列選擇。
    – 我該如何成為那個
    能夠在火中生存的人?
    因為我專注的不是房間著火這個事實。
    我的意思是,我是意識到這一點。
    我不是在否認燃燒的房間的現實。
    但我把我的精力放在我可以控制的事情上,
    就是把我自己和這些其他人
    帶出房間。
    這是一種練習嗎?
    這就像去健身房嗎?
    有些人似乎就是擁有這種能力。
    童年創傷似乎也會影響到這一點,
    因為有些人對事物持悲觀態度,
    他們會擔心和驚慌。
    – 但這算是練習吧?
    就像他們所經歷的,
    他們之前也曾經處於著火的房間,
    不同類型的火。
    但這對他們來說並不是一種新情況,
    對吧?
    而且這也是我們可以對自己說的
    當我們在經歷困難的時候,對吧?
    無論是這場疫情,
    還是你的生意下滑,
    或者這位偷竊你的員工,無論是什麼,
    你會說,這是一次練習。
    這是重複的練習,對吧?
    就像我會從這一邊走出來,
    成為一個經歷過類似事情的人。
    如果你以前沒有過,如果這是第一次,
    是的,也許你處理得不太好,
    但你可以決定成為一個從這個過程中學到東西的人。
    – 我想危險在於我經歷了一次
    而且是如此可怕,
    以至於我避免所有可能再次經歷類似情況的環境和情境。
    – 是的,所以你在經歷中變得更脆弱,
    這可能不是正確的做法,你知道嗎?
    我曾對人們說,這就像,
    好吧,我們剛剛共同經歷了一場巨大的歷史事件,
    而我們在這裡。
    就像我們活下來了,你知道嗎?
    這不是說那些未能活下來的人的任何事情。
    我的意思是,我們渡過了這一切。
    如果你在2020年3月問那個人,
    他們是否能熬過三年的疫情,
    數百萬人死去了,所有一切都 shut down,
    政治不安以及供應鏈和物流危機,
    每個人都必須在家工作。
    而你知道,往下看所有那些事情,
    即使只是其中一半,他們會說,
    所以我失去了所有,對吧?
    就像,你知道,這摧毀了我,對吧?
    我無法克服這些,但你做到了,因為你不是一次性克服所有。
    是接二連三的事情,
    而你調整、適應,
    隨著時間變得更強。
    而你只是意識到在經歷事情的時候,
    正如塞內卡所說的,
    那些沒經受考驗的人不知道,
    但當你經受過考驗,
    當你經歷過事情,
    你可以從中得到一種對自己能力的認知,
    你的能力幾乎總是比你想像的要強。
    所以這只是一種生活的方式,你知道嗎?
    你不希望事情是那樣。
    你希望事情不是這樣發展,
    希望事情按照應有的方式進行,
    但事情並沒有如此。
    而現在它們就是這樣。
    現在我得把這個人叫到我的辦公室
    然後讓他離開。
    你知道,現在我突然需要籌集X百萬美元
    來維持業務運行,
    如果我們還想要有任何生存的希望,
    我只有30天的時間,對吧?
    這種情況就是情況,
    那這會教會我什麼呢?
    我該如何從中成長?
    我將怎樣變得更好?
    – 我在看你拍的一段視頻,
    談到那種非常重要的斯多卡問題
    我們需要問自己。
    我想,這在某種程度上可以讓我們保持正軌。
    你經常問自己什麼樣的問題
    來幫助自己保持正軌?
    – 是的,我的確經常問自己的大問題,
    作為一個父母,我會問,這件事重要嗎?
    為什麼,這件事為什麼重要?
    像是,我即將和他們爭論的事情,
    或者要強迫他們做的事情,或者感到不安的事情,
    這真的重要嗎?
    幾乎每次的答案都是不重要,不重要。
    這都是虛構的。
    再五分鐘也沒問題,對吧?
    在大局上,這個我不會在意。
    因此,我試著問自己那些能讓我獲得視角的問題,
    讓我脫離任何立即的衝動、
    不安、擔憂或是爭論,
    然後我試圖獲得透視。
    而我認為偉大的問題所做的就是
    給你不同的看世界的方式,
    然後希望我們能基於此行動。
    – 斯多卡派如何看待人際關係、
    浪漫關係和愛情?
    – 我認為他們對這些的看法對我來說是次要的,
    他們也曾經身處其中,對吧?
    你知道,當哲學家是一回事,
    而與一個你現在一起生活的人結婚又是另一回事,
    這個人做的事情會讓你瘋狂,
    而你也會做一些讓她瘋狂的事,
    你們會有怨恨,會有不安,
    還要做妥協,對吧?
    我記得有一次我妻子跟我說,
    這是一個很好的問題或思考方式。
    我說她讓我感到沮喪,
    她則回應了一個非常斯多卡的想法。
    她說,我不能讓你沮喪。
    她基本上是在說,
    我們對自己的情緒負責。
    她正在做她所做的事情,
    而我感受到了沮喪。
    我不能把這歸咎於她,對吧?
    我經常想起這一點,對吧?
    – 她會把斯多卡用於對付你嗎?
    – 是的,經常如此。
    她的笑話是,我們中有一個是斯多卡派,
    而另一個則是寫斯多卡派的人。
    (笑)
    我會說她在這些方面比我更自然,
    不過,你知道,問題的關鍵在於
    你如何讓它運作,而不是理論上,
    或是在書本中,這才是重點。
    我認為每個曾經結過婚
    或是處於一段關係中的人都會明白。
    你置身於這樣的情境中,
    你決定了對的事比幸福更重要
    或者是比和平相處更重要——
    – 聽起來像是Twitter。
    – 接著說,對。
    你就會想,這到底在做什麼?
    你把這件事放在了關係之上。
    Twitter本身就是一組哲學問題。
    你會看到人們自願去尋找衝突
    和需要生氣的事情。
    如果他們沒有看到那條推文,根本不會困擾他們。
    – 是的。
    – 但是他們自己點開了。
    他們本該跟關心的人共進晚餐。
    他們本該在工作,
    本該和孩子玩耍,
    但相反,他們拿起手機,
    往下滾,然後手機,
    它知道那些讓你憤怒的事
    是最能吸引注意力的事,
    於是神奇地提供了那些令人憤怒的內容,
    然後你就憤怒不已,
    難以回到你正在做的事情
    直到你告訴這個你從未見過的人,
    他錯了而你是對的。
    這完全是反哲學,
    反幸福,反美好生活的。
    – Sam Harris去年因為這個原因把它從手機刪除了。
    他不再發推,並且不再參與Twitter,
    因為他說:“當我回顧
    我與這個設備的關係時,它只讓我不快。”
    他說:“每一件壞事,每一次職業危機
    我遇到的都從Twitter開始。”
    – 你是否曾經上過Twitter,
    或其他任何應用,
    無論你花了五秒還是五十分鐘,
    覺得,這真是我時間的好用法?
    我很高興我這樣做了。
    你知道,事後你總會有點內疚,
    你會說,哦,這比我想象的回去得快。
    再說一次,我不是說這些東西沒有
    自己的價值或不會發揮好作用。
    我意思是,也許有人在此刻正在看這段話的片段。
    這比我們坐在這裡
    迎合一方或煽動另一方好得多。
    確實,有些人做得比其他人好
    或是比其他人差。
    但在大多數情況下,你如何創造距離
    和界限,使自己不被這些東西影響?
    所以是的,我手機裡也沒有這些東西。
    我不知道《Daily Stoic》或我的個人Twitter帳戶的密碼。
    所以如果有我需要說的事情,
    我可以告訴我工作的某人
    來確保消息能傳達出去。
    然後也許我可以再問問,你知道,嘿,情況怎麼樣?
    但在大多數情況下,我有足夠的資訊來源。
    你知道我的意思嗎?
    我有足夠的輸入。
    我不需要更多,不需要更多隨機的人。
    這是你擁有的最重要的空間,你知道,
    而你有多保護這個空間。
    培養一種靜謐感或距離
    對我來說是最重要的事情。
    – 你讀過如此多書籍,寫過如此多東西。
    你擁有過多次生命所帶來的智慧。
    – 這就是閱讀的意義,你知道嗎?
    閱讀或許是唯一你能夠過多次生命的方式。
    像你想到那些曾經做過瘋狂、開創性和可怕事情的數百萬人,你會想到所有的智慧。這些智慧都在書本里,你知道的,價格大約是10美元,有時候甚至只需1美元。
    – 然而,這些智慧有多麼相似,這不是很有趣嗎?
    – 是的,我認為你讀得越多,就會發現某種主題。它歸結於東西方哲學,有點像馬蹄鐵,你知道的,它們在兩端融合,但。
    – 那些主題是什麼呢?我必須知道的過上好生活的主題是什麼?
    – 第一個主題是,假設你專注於掌握在你自己控制範圍內的事物,例如哪些事情由你來決定。
    – 好的。在日常生活中,這意味著什麼?比如說,有人開車擋住我。
    – 是的,有些人不喜歡你做的事情,天氣等等。你花了多少精力去情緒化、抱怨、擔心那些不在你掌控範圍內的事物?
    – 這方面有沒有什麼特別的斯多卡學派的例子呢?
    – 嗯,愛比克泰德(Epictetus)就像認為,人生的第一份工作是將事情分為兩類。這是否掌握在我手中,或者不掌握在我手中?這是一個資源分配的問題,對吧?如果你把一半的精力集中在那些不在你掌控之中的事物上,那麼你分出來的那一半精力就沒有用在你能有所改變的事情上。就像把你汽車50%的能量放在不接觸地面的輪子上一樣,對吧?你會希望把能量放在能有所牽引的地方。這是生活中的關鍵問題,這個事情是掌握在你手中還是不在你手中?第二個,水有著某種神奇的東西,長時間的散步也有著某種神奇之處。在這裡你能找到很多平靜,很多靈感,很多冷靜和靜止,我並不是說散步會解決你所有的問題。我只是說,幾乎沒有問題是因為散步而變得更糟的。同樣的道理適用於跳入游泳池或海洋。
    – 你相信這兩件事的什麼特質?
    – 我的意思是,我認為我們進化的過程中一直在長途旅行。我是說,在美國一些最古老的人類證據是20,000年前,一位母親在現在的新墨西哥白沙上揹著一個孩子,並不斷地放下和再揹起。這就是人類自有以來一直在做的事情。還有某種關於這個韻律和動作,它讓我們放慢步伐,迫使我們思考,讓我們非常當下。這就是魔法。而我認為每個宗教傳統或禪園都有一個噴泉或某些東西是有原因的。水的聲音就是有某種特別之處。
    – 這是真的,我所有最佳的點子通常都是在健身房或淋浴時出現。我是說,我並不常走路。
    – 你說到了。
    – 但是在健身房、淋浴時,我似乎會有靈感的瞬間。
    – 是的,暫時脫離你正在做的事情去做那些事,往往會解鎖很多東西。
    – 好的,你每天都有這樣的儀式嗎?
    – 每天,是的。
    – 每一天都這樣嗎?
    – 是的,我會嘗試每天都散步。
    – 你生活中還有哪些日常儀式?
    – 我會將第三個儀式補充進來,我會說。每天做一些困難的事情。像每天都做一些身體上具有挑戰性的事情。挑戰自己並推進那些極限和邊界的藝術,這是一項核心的實踐和技能,對於你無論生活給你安排什麼都會有幫助。
    – 那是五個清單上的第三個嗎?
    – 是的,我認為那是第三個。
    – 好的,我喜歡那個。每天做一些困難的事情,這可以從不吃起司漢堡這樣的小事到跑馬拉松這樣的大事。
    – 是的,我是說,不吃起司漢堡,我不會說,嘿,我今天真的挑戰了自己,我沒有吃垃圾食物。我會這樣說,這是我做的積極的事情。對吧,像是我舉了重的石頭。你知道的,我去進行短跑。我去騎自行車,走路。參加旋轉課程,無論那是什麼,散步是不算數的。散步是為了心理健康。然後你需要做一些促進身體健康的事情。好吧,四,我認為我們必須把一個東西放在這裡,關於我們是為了彼此而存在的,對吧?
    – 意義的觀念來自於服務或貢獻於公共利益。馬克·斯多亞(Mark Surrealist)在《冥想》中提到公共利益大約40、50次。他知道我們是為了其他人而存在的。我們的工作是幫助他人,你知道,把這裡變得比你之前更好,像是把這裡留得比你找到它時要好。對我來說,這就是生命的意義。所以,正面貢獻是什麼?你留下了什麼遺產?不是你賺了多少錢?你打破了哪些紀錄?而是你對這個集體做出的貢獻,這就是意義與目的,坦白說,也是身為人類的義務。
    – 服務。
    – 然後第五個,第五個是……
    – 我想暫停一下,忘了問你關於斯多卡學派第三點的一個例子。
    – 做一些困難的事情?
    – 是的,比如說……
    – 我的意思是,希臘人在摔跤方面進行訓練,健身房是羅馬生活的核心部分。你知道,你會去訓練。
    – 他們訓練的目的是什麼?
    – 鍛鍊強健的意志和體魄,不要變得松軟懶惰,還有……
    – 不是互相打架或什麼,但……
    – 不過我的意思是,有些關於格鬥運動的東西,我認為是非常原始的,可能對你有好處。你知道,挑戰自己的東西,遠離那種久坐的生活方式。
    我認為,無論你是在談論禪宗武術的修煉,還是在談論古羅馬人練習摔跤,我覺得這種哲學傳統有一個觀點,就是認為哲學家並不是柔弱的。我總是在想,人類是不是有某種與生俱來的特質,我們注定需要經歷掙扎。因為如果你想想,我們現在身處一棟大樓,擁有所有這些人類所發明的東西,那些攝影機,我們的祖先就是在艱難困苦中不斷前進,創造出所有這些東西。所以,是否可以想像他們在我心裡留了一些東西,告訴我你也應該向前奮鬥呢?
    你是那些跨越海洋、參加戰爭、冒著風險、經歷貧窮和蕭條、作出犧牲、艱苦掙扎的人們的延續。他們做了這些,而你這裡面也有那種精神,你知道嗎?我們每個人都有。
    而在這裡,我們卻在用機器人訂購糖果…是的,還在抱怨空調的溫度沒有達到我希望的標準。第五個呢?在所有的宗教和哲學傳統中,都有某種形式的「有死之念」的練習,記得你是凡人,生命是短暫的。談到那些你無法控制的事情的時候,這真是名列前茅,對吧?那就是死亡,以及對這一事實的接受和服從,對這一事實的認知、緊迫感、視角,都是最基本的哲學實踐之一。為什麼我們會拖延?為什麼我們不優先考慮健康?為什麼我們不去做那些知道該做的事?因為我們以為我們有的是時間,對吧?我們以為我們是不可戰勝的,只有在疫情來襲、醫生的電話響起、或摯愛突然離開的時候,我們才會獲得那些短暫的清晰時刻,哦,等等,糟了,你隨時都可能死去。馬克思意識到,你可能立刻就會離開這個世界,讓這個事實來決定你的言行和思想。現在,如果他在六個孩子都已經去世的情況下還能這樣說,那就是古代世界的死亡率是多麼高且無情。而他甚至還需要提醒自己,嘿,不要拖延,不要想自己有的是時間,不要將生命視為理所當然。
    在這裡,當平均壽命的長度比古代要長得多、甚至是不可想像的時候,你可能一生中都不會見到人死去,直到你在醫院的病床上。我們針對這些的生活更加封閉,更加受保護,對我們的死亡現實更加脫節。正如所說,「死亡是唯一不會失敗的預言」。
    人們會想,嗯,如果我發現自己得了癌症我會怎麼做?如果你從醫生那裡得到了絕症的診斷,你會想,我要改變什麼?但現實是你早就得到了絕症的診斷。就像你出生的那一刻,醫生就百分之百確定你會死去,你只是不知道何時,可能是八年後,也可能是八十年後,我們都不知道。但是,無知或者拒絕接受這個事實,我覺得更常會讓你浪費你的生命。因此,我覺得要有某種實踐,告訴自己,現在這一刻,時間正在流逝,我應該如何利用它?
    我身後有一個倒計時的聲音計時器。哦,的確有。這只是那樣。哦,是的,是的,這真美。這聲音提醒我,這就是命運。那麼,所有這些事情中,瑞安,你持續最掙扎的斯多噶智慧是什麼?哦,我覺得人們認為斯多噶主義是壓抑情感的。這就是「斯多噶」這個詞對人們的意義,不是嗎?沒有情感、機械般、超人等等。我一點都不認為這是正確的。我覺得這不可能。如果你一直在壓抑情感,假裝它們不存在,那它們就存在,並且最終會顯現出來。你只是推遲了它,也許還加上了一些利息,對吧?
    所以,對我來說,當我感受到某種情緒的時候,當我有強烈的感受時,像我對孩子們說的那樣,你有強烈的感受。那麼,你為什麼會有這些感受呢?這些感受的原因是什麼?你的身體感覺如何?練習就是,我感受到這種情緒,我感受到這種情緒是因為我感受到的,然後因而產生了一種行動的傾向,然後再問,這個想法是好主意嗎?這是我想做的嗎?我從未失去過冷靜,然後在事後想,真高興我這麼做了。我一直在後悔,一直如此。從未因挫敗而逼迫孩子做某事,然後還會想,那肯定是正確的決定。事後我才發現,我們有比我認為的更多的時間。你明白我的意思嗎?就像是為了出門而發生一場大爭吵,然後我們到了那裡,卻發現我們在車裡等了五分鐘才能進去,或者你因為擔心錯過航班而感到壓力,然後你到達了,或者你沒有到達。而這兩件事情都不是生死攸關的事情,對吧?
    所以我覺得對我來說,將斯多噶主義看作一種理解情感、處理情感、然後不被情感所奴役的實踐,是我認為最為掙扎的斯多噶實踐,但我覺得當你閱讀斯多噶人的私人思考時,你會看到他們也在掙扎。人們 frustrate,事情很惹惱你,對吧?事情會出錯,但接下來你怎麼處理這些,才是最重要的。這就是你能夠控制的部分。是的。這確實是一種實踐,對吧?因為我們都會對事情感到挫折。我對很多事情感到挫折。
    – 是啊,因為你有高標準,你有期望,想要事情以某種方式進行,迫切需要它們以某種方式存在。這就像是我們許多緊張和問題的根源。
    – 我問的問題是為什麼?為什麼我需要它們以某種方式存在?
    – 是啊,其實不需要。你會說,我需要一切以某種方式存在,否則我無法做我該做的事情。然後你會想,等等,我有多脆弱,居然無法調整、無法適應?你懂我的意思嗎?這是因為你可以想要它或者要求它,或者你認為你應該擁有它。這就是讓你陷入困境的原因。但是愛比克提特的說法是,他說不要想要事情以某種方式存在。想要它們存在的樣子。那才是通往平靜的道路。我想到,如果我醒來,然後說,我需要今天天氣以某種方式存在。嗯,那麼有很大的機會我會不快樂。我在和我的朋友聊天,他叫查卡·斯馬提斯,是馬凱特大學的籃球總教練。他之前住在德克薩斯州,是德克薩斯州的總教練。然後他搬到了天氣更冷的馬凱特。我問他,天氣的變化怎麼樣?我問了類似的問題,你是更喜歡熱天還是冷天?他說,我是隨著天氣調整的那種人。我當時就想,這簡直就是斯多噶主義,隨著天氣調整。就像,我不在乎這是什麼,無論怎樣我都很好。我會搞定的。
    – 我喜歡這句話。而我內心的矛盾是,斯多噶學派一定理解細節和小事的重要性。
    – 當然。
    – 所以,這就是原因。
    – 是啊。
    – 但同時,他們也明白這種對細節的著迷是多麼容易讓你擺脫。
    – 嗯,或是例行公事是重要的,對吧?這是我喜歡做事情的順序。在這樣的情況下我是處於最佳狀態。但如果這個例行公事變成幾乎是一種宗教,這幾乎成為一種脆弱,你懂嗎?這就是問題。天啊,我該怎麼辦?我需要我的特別襪子,或是其他什麼的。我不能,哦,我需要提前十分鐘,你會覺得,好的,你知道的,你不是在拆除一枚核彈。你會沒事的。
    – 兩件事可以同時為真。
    – 對,這是更好的。好吧,斯多噶派說,有一種被偏好的無所謂。
    – 這是什麼意思?
    – 所以,基本上,斯多噶主義者的想法是,如果這在你的控制範圍內,那很好。如果不在你的控制範圍內,就不值得去思考。但他們說,還是有一些東西,擁有它比沒有它要好,對吧?比如,富有總比貧窮好。天氣好總比天氣不好好,對吧?所以,這個想法是,無論如何你都會好起來,對吧?所以如果你能說,我很好。我是隨著天氣調整的人。我可以在任何情況下蓬勃發展,對吧?這是必須為真的第一件事。然後第二件必須為真的事情是,如果你問我我想要什麼,這就是情況,如果這在我的能力範圍內,我就會選擇這樣的情況。我不需要它。我可以在任何情況下做得很好,但如果你問我,這裡的氣溫我想要冷還是暖,我會告訴你我喜歡的溫度,因為我知道如果變得太熱,我開始感覺到熱,然後我開始分心,你知道的,就像你可以知道什麼是舒適的,但不需要它。所有你知道的,你在斯多噶哲學和智慧中讀過的事情,最少的就是在臨終床邊。
    – 嗯哼。
    – 你面前有整個世界作為觀眾。
    – 哦。
    – 如果你只能說一句話,讓你相信對那個觀眾最有益,讓他們舒緩他們的痛苦,讓你留下最後一句話,來自於萊恩·霍利迪對斯多噶智慧和哲學的閱讀。
    – 哦。
    – 可能會是什麼洞察,最後的一天斯多噶?
    – 我該說什麼,除了最後一口氣。哦。我們知道馬庫斯·奧勒留的最後幾句話,他在《沉思錄》中最後的話是,嘿,這是戲劇。只有三幕,幕布將要落下。你表現得怎麼樣?你知道,就這樣跟自己說話,是相當美麗的。然後在現實生活中,他可能是得了瘟疫而死。他的朋友們都在他身邊哭泣。他問,為什麼你們要哭?不要想我。想想你,想想你的生活。去試著做你能做的事情,利用你剩下的時間。也許我會說類似的話。就像,嘿,人的死亡帶來的唯一好處就是他們能夠在死後繼續生活。一種他們能在去世後提升我們和幫助我們的方式,就是提醒我們他們不在的事實,這在某個時刻對你也會成立。而這就是所愛之人的失去能給我們帶來的其中一個意義。就像,嘿,我們誰都不會永遠擁有。這首歌總會有結束的一天。所以,你用了多少時間?而你獲得明天,而我沒有,這是一種你不該當做理所當然的禮物。
    – 那對你的孩子呢?
    – 哦,我想我會說,這就是我試著不斷表達的,我愛你。我為你感到驕傲,你很好。你懂我的意思嗎?尤其是在今天的世界裡,一切都很容易讓人感到是有條件的,你知道的,你必須去賺取。而生活中有一些事情是你必須賺取的,但是父母的愛、自我價值感和尊嚴,這些都是出生時本能地、內在地賦予的東西,對吧?所以我不知道,我也許會再多說一句。
    – 如果這樣,你在臨終床上成功的話。
    – 如果你對他們提出的問題的回答是市場,馬庫斯的行為,我的教子也叫馬庫斯,都是因為馬庫斯。但是如果你在那個時候已經過上了成功的生活,這對你來說意味著什麼?
    – 是啊,我的意思是,我感到很幸運,因為我醒來時不會想有那麼多事情要做。你明白我的意思嗎?我不是說我已經做了我想做的所有事情,但我認為在我擁有的時間裡,我已經檢查了大部分的項目,達到了我能達到的潛力,償還了我所承載的債務或接受的恩惠,掌握了某些事物,做出了積極的貢獻。我覺得我很好,你明白我的意思嗎?所以我醒來時有一種活在額外之中的感覺。這一切都是額外的,這很好,因為我認為在我生命的早期,我感受到很多壓力,我對自己有很多需求或要求,而現在能夠像是,我做到了。而現在我每天獲得的每一分鐘或一天都是額外的。我認為這就是你想要到達的地方。
    – 我們在這個播客中有一個閉幕傳統,最後一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而不知他們是留給誰的。留給你的問題是,如果你不需要工作,你會整天做什麼?我其實會給你一些背景。這是我第一次這樣做。我會給你一些背景。我永遠不會告訴任何人誰提出了這個問題,但這是與一位人工智慧領袖的長時間對話。在我們對話的結尾,我們達到了一個點,他認為在不久的將來,因為人工智慧,我們將不再有工作。我一直在掙扎這個想法。所以我們該怎麼辦,普遍基本收入?人們會怎麼用他們的時間?人們需要生活中的意義嗎?如果不是在掙扎中的話,我們將去哪裡尋找意義?所以在一個人工智慧掌控一切的世界,瑞安·霍利迪會選擇用這段時間做什麼?我不知道,我覺得這是一个好问题,我不認為我會對我的生活做出那麼多激進的改變。我早起,出去和我的孩子們待在一起,我送他們上學。我坐下來寫作。我寫是為了我。我寫我感興趣的東西,使我變得更好,對我挑戰的東西,我認為在哲學上很有趣且具挑釁性的東西。然後這些會交給其他人,讓他們帶出去,放到世界上,對吧?然後我知道,我試著做一些困難的事情。我挑戰自己在身體上的能力。然後我回家,和家人待在一起。我在我住的農場上閒逛。你知道,有時候做一些體力勞動。然後,哦,我和孩子們聊天,然後上床睡覺。
    – 你對聊天生成預訓練變換器(ChatGPT)和這些大型語言模型的看法是什麼,它們將如何影響作家和知識等…
    – 我認為…
    – 因為我現在可以去那裡,說以瑞安·霍利迪的風格給我寫一本小說。
    – 我的意思是,我確實這樣做了,我問聊天生成預訓練變換器,我說寫一封關於變化的每日斯多噶電子郵件。我說,給我寫一封關於可替代性的每日斯多噶電子郵件。它做得還可以。你知道,它並沒有我能做到的那麼好。也許在十年或一年後,它會更好。但我仍然必須編輯它。我仍然必須完善它。還有,我有這個想法讓它這樣做。你知道,倒立的小便池是藝術,因為有些人決定把小便池放倒,並且說那是藝術。所以你知道,有意識性仍然是主要的事情。然後精煉和打磨以及改變是使…它是人類角色的所在。所以我沒有看到我生活中有太多的變化,我的生活也沒有經歷過80年。但,你知道,我記得谷歌圖書剛推出時,一堆作家說這跟去圖書館實際翻閱書本是不一樣的。你不應該只能搜索書籍,想要找到你想要的東西。所以他們繼續按照以往的方式進行。而我們年輕人則利用了這個東西,節省了時間,讓我們能做更多的事情,對吧?我不知道,也許它會取代我們所有人,因為每個職業或多或少的在某種形式上都有被取代的歷史。或者也許它只是成為工具箱中的一個工具。我認為我們每個人的工作是弄清楚如何使用它,而不是被它所利用,懂嗎?
    – 嗯,希望如此。
    – 是的,希望如此。
    – 希望如此。
    – 是的。
    – 我懷疑你會對的。至少在短期和中期是這樣的。未來的世界將如何發展,可能還有許多更重要的問題,但瑞安,謝謝你的時間。
    – 謝謝你邀請我,這非常酷。這本書實際上擺在我的床頭,因為我的女朋友把它從我那裡偷走了。
    – 哦,太棒了。
    – 她在讀它,也在讀你的每日寄稿,它是一本每日斯多噶書。錄製這段時候她會在靜修,而她會把它帶著。
    – 哦,太好了。
    – 她每天讀一頁。
    – 我喜歡它。
    – 她是葡萄牙人,所以這也幫助她提高了英語水平。所以,你的書遍佈全球,影響了許多人的生活,以如此不可思議的方式。你所做的真的是非常重要的事情。我知道你知道這一點,但你一定知道,因為你肯定會收到成千上萬的這樣的資訊和人們的反饋。但我親眼目睹了你的工作,能夠向歷史追溯,提取出如此相關和重要的智慧,對人們的日常生活產生了深刻影響。這是一件真正特別的事,瑞安。這是一件真的很特別的事。
    – 這非常酷。
    – 我知道你在做這件事,我想向你詢問,
    為什麼你會這樣做,你提到的自私理由,
    但其後果卻是如此無私。
    我代表所有那些了不起的人感謝你,
    能夠見到你真是榮幸,
    因為這些書籍在我家中,
    是我的裝飾品,
    而且是我成長中非常重要的一部分。
    所以謝謝你,瑞安。
    – 謝謝你,我很感激。
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)
    (背景音樂)

    How can a 2,000 year old philosophy change your life in 2023?

    In this new episode Steven sits down with the bestselling author Ryan Holiday. Ryan is best known for promoting the timeless life philosophy of Stoicism through his books, ‘Ego Is The Enemy’, ‘The Obstacle Is The Way’, ‘Courage Is Calling’ and ‘Discipline Is Destiny’, as well as hosting ’The Daily Stoic’ podcast.

    In this conversation Ryan and Steven discuss topics, such as:

    • How researching Stoicism has made Ryan a better person
    • Ryan’s definition of Stoicism
    • How Stoicism provides a guide to the big questions of life
    • The ways an ancient philosophy can be applied to the modern world
    • How ‘Meditations’ by Marcus Aurelius changed Ryan’s life
    • The timeless questions of the human experience
    • How Stoicism helps people to navigate in a world of problems
    • The 4 cardinal virtues of Stoicism
    • How Ryan has viewed Stoicism differently over his life
    • The different meanings of discipline
    • How discipline can lead to freedom
    • What is true freedom
    • How exercise creates control over the mind
    • The importance of keeping commitments to yourself
    • You are what you do
    • How to set the correct goals
    • Setting the definitions of your own success
    • How taking care of yourself physically sets you up to thrive emotionally
    • Why we need struggles and difficulty in life
    • Why we need to confront our ego
    • How human nature hasn’t changed over the course of history
    • Reading as a way of living multiple lives
    • What Ryan thinks is the meaning of life
    • The key pieces of wisdom that cross time and cultures

    You can purchase Ryan’s most recent book, ‘The Daily Dad: 366 Meditations on Parenting, Love, and Raising Great Kids’, here: https://amzn.to/3KRHG9C

    Follow Ryan:

    Instagram: https://bit.ly/3OKINJf

    Twitter: https://bit.ly/45msTvI

    TikTok: https://bit.ly/3OJK2IN

    YouTube: https://bit.ly/45Aa0Fk

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo

  • Ivan Toney: I’m Finally Ready To Speak! The Truth About His Football Ban And His Future Team!

    He has previously said that he would “speak soon with no filter”, for Ivan Toney that time is now.

    In this new episode Steven sits down with footballer Ivan Toney. Ivan started his football career in 2012 playing for Northampton Town at 16 years old, and 3 years later moved into the Premier League with Newcastle United. After 4 appearances with Newcastle United, he spent the next few years on loan to various clubs. However, in 2018 Ivan began to build his reputation as a top striker when he joined Peterborough United, scoring 49 goals in 94 appearances. In 2020, Ivan signed with Brentford, helping them win promotion to the Premier League in his first season. In November 2022, the FA charged Ivan with 232 counts of breaching betting rules between 2017 and 2021, he was fined £50,000 and banned from playing professional football until 17 January 2024.

    In this conversation Ivan and Steven discuss topics, such as:

    • Finding football at a young age
    • The brutal playing style of the lower leagues
    • His father’s belief that he would be a top footballer
    • The advice Ivan would give to his younger self
    • When he began gambling
    • The impact that rejection by teams had on him
    • His journey in football being a constant climb
    • How moving to the Premier League changed his mindset
    • Mixing with the wrong crowd when in the Premier League
    • Not feeling as if he was given the chance to prove himself early in his career
    • Taking chances and becoming a top goal scorer
    • Becoming a father at a young age and its impact on him
    • Advice that he would give to his children if they wanted to become footballers
    • Why Brentford is so special and it’s superpower as a team
    • The mentality that management instils at Brentford
    • The importance of having self belief
    • His gambling addiction
    • How he believes that FA made an example out of him
    • Why he was not match fixing
    • His lowest point during his playing ban
    • Being denied entry to a restaurant because of the allegations against him
    • Seeing this chapter of his life as a learning moment
    • How young footballers not being given advice on how to spend their money wisely
    • The racist abuse he has received
    • Why he stopped taking the knee before matches
    • How he plans to be scoring goals in January 2024

    Follow Ivan:

    Instagram: https://bit.ly/47wdaMe

    Twitter: https://bit.ly/3QM9a4p

    Follow me:

    https://beacons.ai/diaryofaceo