AI transcript
0:00:03 Look, watch this.
0:00:07 And I saw yesterday, you and my team did some matchmaking.
0:00:07 Yes!
0:00:11 Okay, so we had the very first date, and I pre-coached the gentleman,
0:00:13 and I was coaching the girls via an earpiece,
0:00:15 and I was shocked by these dates.
0:00:17 Please don’t do that.
0:00:20 This is why we’re having a baby crisis.
0:00:23 I got angry after this date.
0:00:24 Why?
0:00:27 I was like, girl, we handed this guy to you on a silver platter.
0:00:30 She was physically attracted to him, and I asked her,
0:00:31 would you like to go out with him again?
0:00:32 And she said to me,
0:00:33 Really?
0:00:33 Yeah, yeah.
0:00:36 And now we are missing opportunities for connection,
0:00:39 the thing that’s going to make us healthy, happy, and live a long time.
0:00:44 Vanessa Van Edwards has helped over 400,000 students crack the code on human behavior.
0:00:49 Decoding universal body language and sharing science-backed secrets for better dates.
0:00:51 Smoother conversations and bigger career wins.
0:00:54 Vanessa Van Edwards, welcome back.
0:00:57 The first place I want to start is, can we change who we are?
0:01:01 They’ve actually researched this, and every person on planet Earth has these five personality traits.
0:01:04 And they fall on a spectrum, high, medium, or low.
0:01:07 And they’re somewhere between 42 to 57% heritable.
0:01:09 For example, neuroticism, which is how you worry.
0:01:13 And high neurotics, like me, produce less serotonin more slowly.
0:01:15 Serotonin makes us feel calm.
0:01:18 And so, like, I am having far more negative experiences than the same person in the room,
0:01:19 and that’s genetic.
0:01:22 But there is 30 to 40% potential for change.
0:01:23 You want a better relationship?
0:01:24 You want a raise?
0:01:25 You want a promotion?
0:01:26 You want more friends?
0:01:28 And the good news is, anyone can learn these cues and techniques.
0:01:33 Such as decoding the seven universal micro-expressions we all do unconsciously.
0:01:34 How to spot a liar.
0:01:36 The number one mistake people make in a first impression.
0:01:38 And how to become a master communicator.
0:01:40 Can I teach them to you?
0:01:40 Please.
0:01:41 Let’s start with…
0:01:47 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple
0:01:52 and our audio channels, the majority of people that watch this podcast haven’t yet hit the
0:01:55 follow button or the subscribe button, wherever you’re listening to this.
0:01:56 I would like to make a deal with you.
0:02:01 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button, I will work tirelessly from
0:02:04 now until forever to make the show better and better and better and better.
0:02:07 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
0:02:11 The show gets bigger, which means we can expand the production, bring in all the guests you
0:02:13 want to see and continue to doing this thing we love.
0:02:16 If you could do me that small favor and hit the follow button, wherever you’re listening
0:02:18 to this, that would mean the world to me.
0:02:20 That is the only favor I will ever ask you.
0:02:21 Thank you so much for your time.
0:02:22 Back to this episode.
0:02:28 Vanessa Van Edwards, welcome back.
0:02:29 Thank you for having me back.
0:02:30 How have you been?
0:02:32 Oh my gosh, your folks are so kind.
0:02:40 Can I just say, since the last interview, the incredible people have reached out and just
0:02:41 been supportive and kind.
0:02:44 They ask amazing questions and so I’m just so grateful.
0:02:44 So I’ve been really good.
0:02:48 Just in case anybody doesn’t know who you are and what you do, you’re going to have to take
0:02:48 me back.
0:02:50 What is it you do and who are you?
0:02:55 I’m a recovering awkward person and I help other awkward folks learn how to communicate.
0:02:59 I have books and courses and I love helping very, very smart people share their ideas
0:03:00 better.
0:03:02 Communicate online and in person?
0:03:02 Oh, all of it.
0:03:03 All of it.
0:03:06 Slack, text, email, online, in person, on the phone.
0:03:08 We can talk about vocal power, video power.
0:03:10 You are communicating all the time, even if you don’t realize it.
0:03:12 And that’s the hidden opportunity.
0:03:14 How important is it?
0:03:19 Like how pivotal is it and can it be for someone’s life if they master the skill of communication,
0:03:22 first impressions and all the things that you educate us on so articulately?
0:03:25 It will get you everything you want.
0:03:26 You want a better relationship?
0:03:28 You want a soulmate?
0:03:29 You want a raise?
0:03:29 You want a promotion?
0:03:31 You want a business?
0:03:32 You want more friends?
0:03:33 You want a support system?
0:03:34 It will even get you longevity.
0:03:35 That’s how strong I feel about it.
0:03:40 If you have incredible relationships and you’re able to communicate your ideas so people like
0:03:42 you and they listen, your life changes.
0:03:46 But is it not genetic?
0:03:48 You know, like, are we set in our ways?
0:03:51 Look, there are certain people born out the womb charismatic.
0:03:54 Great hand gestures, great eyebrows right out the womb.
0:03:56 There are those very unique people.
0:03:59 But most of us learn charisma.
0:04:02 Most really, really charismatic leaders, they’ve learned,
0:04:05 Ah, this nonverbal cue gets people to smile.
0:04:08 Oh, with this vocal power, people pay attention and lean in.
0:04:11 And they’ve accidentally or purposefully learned how to hone their charisma.
0:04:14 And the good news is, I think anyone can learn it.
0:04:15 Anyone, no matter how awkward you are.
0:04:17 Believe me, I’m proof you can learn it.
0:04:18 You’re proof.
0:04:19 I’m a recovering awkward person.
0:04:21 I was so awkward.
0:04:23 I had a really hard time communicating with people.
0:04:24 I was not well liked.
0:04:26 I was, had very few friends.
0:04:28 If I can learn it, anyone can learn it.
0:04:29 I promise.
0:04:32 It’s almost impossible to believe that you were an awkward person.
0:04:33 I promise.
0:04:36 You know, also, awkwardness dresses up in different ways, right?
0:04:38 So I think most people, when they think of awkward,
0:04:42 they think of that stereotypical, robotic, unreadable, saying weird things.
0:04:44 That was not my brand of awkward.
0:04:47 My brand of awkward was trying to be impressive when I clearly wasn’t,
0:04:49 telling funny stories that were not funny,
0:04:51 talking too much.
0:04:52 Shocker.
0:04:53 Right?
0:04:56 It was saying the wrong things and over-communicating.
0:05:00 I also had that Labrador energy, you know, like that golden retriever energy,
0:05:02 where I’m like, do you know what I mean?
0:05:03 She just stuck her tongue out.
0:05:05 Yeah, I’m like super into people.
0:05:08 And that was awkward because people would be like, back up.
0:05:09 It’s okay.
0:05:12 And that was awkward because it created, I was so over-eager.
0:05:16 I so wanted people to like me that I feel like, you know,
0:05:18 I was leaning into everyone all the time.
0:05:21 And that created awkwardness for people because I was trying so hard.
0:05:24 So when you see many people right into the show or speak to me in the street,
0:05:29 and it’s so surprising that the thing, even if they live in these, you know, densely populated cities,
0:05:32 the sort of most pressing issue on their mind is, I don’t know how to make a friend.
0:05:37 And it’s funny because sometimes they sell it to me in a gym and it’s like, there’s 300 people surrounding us right now.
0:05:40 And not knowing how to walk up and say hello or introduce yourself.
0:05:44 Yeah, but a lot of us, I think, have casual friends.
0:05:49 We have like, you know, acquaintances, people, they know what we do, but then we don’t know how to level up.
0:05:53 Like, I believe that everyone should have core friendship values.
0:05:58 Mine are, for me personally, respect, meaning they don’t show up late.
0:06:00 They respect my time.
0:06:01 Self-honesty.
0:06:04 I actually like honesty, but I prefer self-honesty in a friend.
0:06:10 And I had friendships that didn’t work for a long time because they lied to themselves about things.
0:06:13 And I am not a liar, so I would be like, but he’s terrible to you.
0:06:14 And they’d be like, what?
0:06:15 No, he’s not.
0:06:16 Self-deception.
0:06:17 Doesn’t work for me.
0:06:19 If that has a core friendship value, you cannot do it.
0:06:20 Do you know what I’m saying?
0:06:21 Self-honesty.
0:06:22 Self-honesty.
0:06:23 Specifically.
0:06:25 And the last one is depth.
0:06:28 So once I started going deep, I realized I need that.
0:06:30 I cannot have a surface-level friend.
0:06:34 Like, I want to know how is your marriage, but how is it really?
0:06:36 Like, I want to go really, really deep.
0:06:39 And if I sense that there’s any kind of hesitation there, we’re not going to be friends.
0:06:43 So I think it’s important to think about, yes, hobbies, great.
0:06:45 Like, you want to do activities with these people.
0:06:48 But what are your core friendship values?
0:06:51 And how do I figure out what my core friendship values are?
0:06:51 Okay.
0:06:56 Think about all the things that drive you crazy about your current friends.
0:06:57 Okay?
0:06:58 Okay?
0:06:59 Yeah.
0:07:02 Think about friendships that didn’t work out, that had a lot of potential.
0:07:05 But like, you just, they fizzled.
0:07:07 You never quite had a good time with them.
0:07:11 Or friends that you get together with them all the time, but they still, they still wouldn’t
0:07:12 be a best friend.
0:07:12 Why?
0:07:14 Okay.
0:07:14 Yeah.
0:07:16 Like, what is blocking?
0:07:17 What is missing there?
0:07:19 And it could be on either side, right?
0:07:20 It’s like, not all just up to them.
0:07:21 So think about what drives you crazy.
0:07:24 And then, like, what makes you feel healed?
0:07:25 What makes you feel good?
0:07:25 What makes you feel calm?
0:07:26 What makes you feel like yourself?
0:07:29 Personal responsibility is a big one for me, I think.
0:07:30 Ooh, give me an example of that.
0:07:35 Just like, it’s a deep belief that you are in control of your life and you are in control
0:07:36 of your outcomes.
0:07:39 Because then it’s like almost the antithesis of victimhood.
0:07:39 Totally.
0:07:43 And you don’t want to be dealing with a friend who’s chronically engaged in, like, victimhood,
0:07:44 you know?
0:07:44 So that was the first one.
0:07:45 You want heroes.
0:07:51 And how many people have you taught this skill of better communication and better connections
0:07:53 to in the last decade?
0:07:54 Oh my gosh.
0:07:56 Well, at least 400,000 students who I can count.
0:07:57 But millions more.
0:07:58 Millions more.
0:08:00 400,000 students.
0:08:00 Yes.
0:08:04 And it’s actually probably way more than that, but that’s just what we can count.
0:08:06 And what is, like, the essence of what they’re trying to get?
0:08:09 Because obviously a skill is a path to something that they want.
0:08:11 What is the thing that they want?
0:08:13 They want to be master communicators.
0:08:14 Why?
0:08:16 They want to be able to ask for what they want and get it.
0:08:21 If you are a master communicator, no matter what you want, again, if it’s a partner or
0:08:24 a business deal, you can get it if you can communicate well.
0:08:25 Can you make me a master communicator?
0:08:26 For sure.
0:08:27 Let’s do it then.
0:08:28 Let’s do it.
0:08:31 The first place I want to start is with first impressions.
0:08:31 Yeah.
0:08:34 And how one can make a great first impression.
0:08:37 Because first impressions are like, I make them all day, every day.
0:08:42 When I meet people on the podcast, in business, in the street, at the gym, someone might listen
0:08:43 to the show, they come up to me.
0:08:47 So I’m constantly trying to think about how to make a better first impression.
0:08:50 Because from the work that I’ve read of yours, they really matter, right?
0:08:51 They really matter.
0:08:52 They really matter.
0:08:52 How much?
0:08:54 Our first impressions are actually very accurate.
0:08:57 They find 76% accurate with our personality traits.
0:09:01 In other words, people can accurately guess after a first impression how extroverted you
0:09:02 are, how agreeable, how neurotic.
0:09:04 Actually, neurotic is the hardest one to guess.
0:09:05 We can hide that really well.
0:09:07 Openness and conscientiousness.
0:09:08 We’re pretty good at guessing that.
0:09:12 Like, I can guess that based on just the first few seconds of interaction, which means they’re
0:09:12 lasting.
0:09:17 So if you’ve made a bad first impression, it’s hard to recover.
0:09:19 I hate to be the bearer about it.
0:09:20 We can work on it.
0:09:25 But nailing that first impression will set you up for a lifetime of success with that person.
0:09:27 So it’s very important that we don’t throw them away.
0:09:30 And this is the number one mistake people make in a first impression.
0:09:32 They do it like this.
0:09:34 Oh, hi, nice to meet you.
0:09:39 Looking down at their phone or their iPad or their computer or their notepad or their book.
0:09:45 When we are looking down, it looks very much like the universal defeat posture.
0:09:47 Universal defeat is when we tuck our chin to our chest.
0:09:51 We usually have our very little space between our shoulders and our earlobes.
0:09:53 We have our arms close to our sides.
0:09:54 This, yeah.
0:09:56 Don’t you feel kind of horrible?
0:09:57 You look horrible.
0:09:58 Oh, thank you.
0:09:59 Look.
0:10:04 When you check your phone, every time you check your phone, you accidentally look like a loser.
0:10:07 And I mean that literally in terms of losing and winning.
0:10:11 So in a first impression, you’re waiting in the waiting room for a big job interview.
0:10:14 You’re waiting for your date for possibly your perfect person.
0:10:15 And what are you doing?
0:10:16 Checking your phone.
0:10:18 So I’m sat there looking like a loser.
0:10:19 Yeah.
0:10:23 That first impression that happens in the first few seconds of seeing you, and this is another mistake introverts make,
0:10:27 they think their first impression starts the moment they start talking.
0:10:28 No.
0:10:31 Your first impression happens the moment someone first sees you.
0:10:35 That’s when they walk into a room, open the door, walk into a restaurant, or look at your profile picture.
0:10:38 Profile pictures are even more important.
0:10:43 They’ve found that people make a first impression of you within the first hundred milliseconds of looking at your profile picture.
0:10:46 That’s so fast that you barely even realize you saw a picture.
0:10:54 But we are so attuned to look at someone’s facial expressions, their body posture, what’s visible, our clothing, our ornaments.
0:11:02 And what’s fascinating about this research is they found that different pictures of the same person can give different first impressions,
0:11:05 which means we are in control of our first impressions.
0:11:10 If different pictures of the same person, like if you have five different pictures of yourself,
0:11:12 and you put them up on different LinkedIn profiles,
0:11:14 people are going to make different judgments of you,
0:11:18 which means you can control the kind of judgment you want to make by picking the right picture,
0:11:20 but also having the right body language when someone first sees you.
0:11:22 Someone did a study on that?
0:11:24 Yeah, I think Semin Vazir, I think, did this study.
0:11:24 Yeah.
0:11:28 Don’t quote me, but I believe Semin Vazir does a lot on digital first impressions.
0:11:36 And what’s incredible is that small tweaks to your cues can have a massive impact on your impression.
0:11:40 So, for example, I’ve played around with this on mine where I’ll have my hand in my picture.
0:11:42 Like, there’s a big difference.
0:11:45 If you were to see me like this with my face on my hand, it’s called a face platter.
0:11:52 Okay, so for anyone that can’t see you, you’ve got both of your hands out and your chin resting in the middle of them.
0:11:53 It’s called a face platter, right?
0:11:55 Think of, like, my face on a platter for anyone who’s listening.
0:11:58 This is a very different impression than this.
0:12:06 Like, same face, face platter, warm, almost feminine, kind of girly, versus this, very professional, very competent.
0:12:07 Just that one difference.
0:12:17 So, all these cues are changing, especially if you’re first impressions happening on dating profile apps, on LinkedIn, in your email, like a little picture in your email, your website.
0:12:19 It is changing the way people treat you and think of you.
0:12:21 Okay, so let me show you some profile photos.
0:12:22 I would love to see.
0:12:24 And you tell me what they’re giving.
0:12:25 Oh, right.
0:12:25 Okay.
0:12:26 What is this giving?
0:12:28 Okay.
0:12:32 So, she’s leaning her head to one side with her cheek on her hand.
0:12:34 First, immediately, a head tilt.
0:12:36 A head tilt is a universal sign of engagement and warmth.
0:12:38 She’s giving me nurturing vibes.
0:12:40 Don’t you want to tell her all your problems?
0:12:42 Like, I would guess she’s a therapist or a life coach.
0:12:45 She has a watch on, which is a good ornament for competence.
0:12:47 So, she’s probably a therapist or maybe a psychoanalyst.
0:12:48 Probably has a degree.
0:12:49 She also wears glasses.
0:12:51 We like women in glasses and makeup.
0:12:52 We’re very competent.
0:12:54 It actually ups our competence factor.
0:12:56 By the way, this is just the research, not my opinion.
0:13:01 And she has a sweater tied around her top, and that’s very conservative.
0:13:05 So, I would say warm and nurturing could be a grandmother, likely in a self-help profession.
0:13:07 Correct.
0:13:17 So, some cues there we can learn from is we want to balance out the friendliness, the warmth, the approachability with the take me seriously.
0:13:22 So, you take her seriously because of her watch and her glasses and her lack of a smile.
0:13:24 Those are all cues of competence.
0:13:25 We like that.
0:13:27 We also like those cues of warmth.
0:13:31 Head tilt, hand on face, and a soft smile.
0:13:34 So, in that way, it’s a perfect balance or blend.
0:13:35 What about this guy?
0:13:36 Profile photo.
0:13:37 Okay.
0:13:40 So, we are seeing a gentleman with no hands.
0:13:42 So, we see no hand gestures, just his face.
0:13:45 He’s also tilting his chin down and his forehead is forward.
0:13:47 You also see a genuine smile.
0:13:54 The best thing about this picture is he’s doing an authentic smile because you can see those cheek muscles are activated, upper zygomaticus.
0:13:56 Terrible at saying that, but these muscles are activated.
0:13:58 So, very likable.
0:13:59 Oh, yeah, I like that.
0:14:00 Good job.
0:14:00 Yes.
0:14:01 I love this smile.
0:14:03 So, we love that authentic smile.
0:14:04 So, he’s very warm and approachable.
0:14:06 He’s also making eye contact with the camera.
0:14:07 Slight head tilt.
0:14:09 I would actually say this is very warm, almost too warm.
0:14:16 If he is a doctor or a professor or someone who needs to be taken seriously, I don’t know if I’d go to him with my problems.
0:14:18 It’s a lot of warmth for that photo.
0:14:20 And, by the way, I want to make this as helpful for folks at home.
0:14:24 So, think of your impression like a thermostat.
0:14:27 You can dial up your trust and your approachability by adding cues.
0:14:32 So, if you want to add warmth or trust or likability, you can add a head tilt.
0:14:33 You can show your hands.
0:14:35 Movement is also one.
0:14:39 So, sometimes you’ll see people who are like leaning their head over to the side or even in the process of a walk.
0:14:41 That’s why all those photographers use wind.
0:14:42 Oh, yeah.
0:14:43 Yeah?
0:14:46 It actually adds like this weird element of warmth.
0:14:57 If you want to dial up competence, power, if you want to be taken seriously, especially if you’re in a career where you’ve been challenged or interrupted or not taken seriously or underestimated, you really want to dial up.
0:14:59 You really want to dial up competence in your profile picture.
0:15:01 Like the cover of my books, I am not smiling.
0:15:06 And that is because I’m quite a smiley person and I want people to take me seriously.
0:15:08 So, I made a choice to not smile on my covers.
0:15:10 What about this chap?
0:15:10 All right.
0:15:12 This is a dating app profile photo.
0:15:13 Look, I love it.
0:15:16 Okay, this guy has a cat around his neck.
0:15:17 And you know what?
0:15:18 I love it.
0:15:19 Why?
0:15:22 Because if you love cats, you’re going to love this guy.
0:15:24 If you hate cats, you’re going to swipe.
0:15:27 We want to make people not like us with the ornaments we choose.
0:15:28 Right?
0:15:32 Like, I love when my husband wears a cowboy hat because certain people are going to love it.
0:15:33 Certain people aren’t going to like it.
0:15:34 He’s going to find his people.
0:15:35 We’re in Austin, Texas.
0:15:38 So, it would be weird if he, like, wore it in London or something like that.
0:15:39 Dee, what do you think?
0:15:44 Okay, so, I do not like sunglasses in photos at all.
0:15:48 And the reason for this is because research shows that we can produce oxytocin, which is
0:15:50 the chemical of connection, even through a lens.
0:15:55 When you can’t see someone’s eyes, it puts a little barrier in our head of, like, I don’t
0:15:55 know.
0:15:57 I don’t know about this person.
0:16:00 That’s chemically your body being, like, I cannot see her eyes.
0:16:02 So, I’m a hard no on sunglasses.
0:16:03 This is, like, she’s very distant from me.
0:16:06 Even though she has a beautiful smile, I can’t see the upper cheek muscles.
0:16:07 And I can’t see her eyes.
0:16:09 Does that apply to real life, too?
0:16:11 The sunglasses point.
0:16:12 Like, does it disconnect us from people?
0:16:14 You know, I haven’t seen research on that.
0:16:16 I’ve only seen research on sunglasses and photos.
0:16:18 So, I’m going to say in person, I think it’s okay.
0:16:23 But I will say, like, have you ever been with someone and they, like, take off their glasses
0:16:24 to see you better?
0:16:26 Has that ever happened to you?
0:16:26 Yes.
0:16:27 It feels good.
0:16:28 Yeah, like, they can.
0:16:32 If you want to show someone, I’m going to really listen to you, take off your glasses.
0:16:34 Or roll up your sleeves.
0:16:37 So, there’s also, we know this is a cue, is, like, let’s get into it.
0:16:40 I often see, like, leaders, when they’re getting into the get
0:16:42 into it, part of their speech, they roll up their sleeves.
0:16:44 Another one that I like is this one.
0:16:46 Rubbing your hands together.
0:16:46 Okay.
0:16:48 So, this is a universal get ready cue.
0:16:52 If you are about to share something really, really good to your team, you want to go like
0:16:52 this.
0:16:55 Guys, I got something good today.
0:16:58 You would like it.
0:17:00 You would like it if we were in a team meeting.
0:17:01 Yeah, okay.
0:17:01 Right?
0:17:04 It’s a universal cue of warming up.
0:17:06 So, going back then to first impressions.
0:17:09 How do I make a really bad first impression?
0:17:11 A really bad first impression?
0:17:11 Yeah.
0:17:13 So, we’ll do the bad first, then we’ll do the good.
0:17:17 You said one of the worst things one can do is to walk up on their phone, on a device,
0:17:18 et cetera.
0:17:20 Okay, so, bad is taking up as little space as possible.
0:17:20 Yeah.
0:17:21 Right?
0:17:23 No space between our arms and our torso.
0:17:25 No space between our shoulders and our earlobes.
0:17:27 The second thing is hidden hands.
0:17:31 So, hands in pockets, hand to the table, hands not in shot.
0:17:33 We like to see hands, especially right away.
0:17:34 It makes us feel in tension, right?
0:17:35 We like to know what’s going to happen.
0:17:36 So, I’m like, hi.
0:17:38 Good to see you.
0:17:40 I put my hands, a lot of my hands are in my profile pictures.
0:17:42 That’s a bad one, is hidden hands.
0:17:45 And the last one is avoidant gaze.
0:17:48 We really do like to make eye contact within the first few seconds of meeting someone.
0:17:51 It makes us feel like someone’s not avoiding that oxytocin.
0:17:53 It gives us a chemical burst of trust.
0:17:57 They even, you know, have people do nose sprays full of oxytocin, and it immediately makes
0:17:59 them share more, open more, connect more.
0:18:00 Yeah.
0:18:04 So, we want direct eye contact, visible hands, and a broad body.
0:18:05 What about-
0:18:06 I call it the triple threat, by the way.
0:18:07 The triple threat.
0:18:08 That’s the triple threat.
0:18:09 What about when sat at a table like this?
0:18:13 Because I sit here for hundreds and hundreds of hours listening to people.
0:18:14 And I am.
0:18:14 I’ve never said this before.
0:18:18 But I’m always really quite conscious about my body language, because I don’t want to signal
0:18:19 the wrong thing.
0:18:23 But because I’m thinking about so many things at once, I’m like, doing research while someone’s
0:18:24 talking.
0:18:25 I’m reading my notes.
0:18:26 I’m writing sometimes.
0:18:27 I’m jotting something down.
0:18:29 And I’m thinking about the next thing.
0:18:30 I’m thinking about the edit.
0:18:31 There’s a lot going on in my head.
0:18:36 I never want them to misconstrue it as like, a reflection on them.
0:18:42 So, how would you recommend that I conduct myself, whether it’s as a podcaster or in a
0:18:48 meeting when you’re with a client or whatever, to signal that I’m warm and competent and all
0:18:48 the good stuff?
0:18:49 Okay.
0:18:52 So, first easiest one is you’re always angled towards me.
0:18:58 I’m so grateful that you don’t have us angled at a V. So many podcasts I do are like that.
0:19:00 And it is very hard to connect with someone when they’re like that.
0:19:05 So, you’re already laying the groundwork of being aligned in your office right now.
0:19:09 If you work in an office, move your chairs so they’re not at an angle towards you.
0:19:10 They’re right at you.
0:19:13 That’s already going to set you up for success because I know we’re on the same page even
0:19:14 if you’re looking at something else.
0:19:17 Then you want to think about 60% eye contact.
0:19:18 It’s very specific.
0:19:24 In Western cultures, they find that the ideal, the sweet spot for oxytocin is 60 to 70%.
0:19:27 Some East Asian cultures, it’s less eye contact.
0:19:27 So, that’s okay.
0:19:30 But if you can hit that 60%, that’s not 100%.
0:19:33 Especially when I’m making an important point.
0:19:36 Like, you’ll often be doing no’s and you’ll look up at me when I’m making an important point.
0:19:37 That’s all I need to know.
0:19:38 I got this.
0:19:39 Keep going.
0:19:42 And then really powerful people make eye contact at the end of their point.
0:19:46 So, you could be talking like this, explaining this, remembering something.
0:19:50 But let me tell you, at the very end of my point, that’s when it matters.
0:19:52 Interesting.
0:19:54 And I think you actually do that pretty naturally.
0:19:55 I don’t know if you realize you’re doing it.
0:20:00 But if you’re in a meeting or presenting or you’re an interviewer, that’s actually what matters more.
0:20:03 Is that at the end of your sentence, you’re sealing it with that eye contact.
0:20:04 Yeah, because I look away.
0:20:05 So, I’m doing it now.
0:20:09 I look away because I’m struggling with my ideas, trying to articulate them.
0:20:11 And then once I’ve got it, I come back to you and make the point like that.
0:20:11 Yes.
0:20:12 And that actually is good.
0:20:14 It shows me that you’re processing.
0:20:19 We know as humans that I cannot do complex math problems while making eye contact.
0:20:20 Yeah.
0:20:21 We can’t do it.
0:20:27 And so, actually, it makes you look very thoughtful and pensive for the 40% you’re not looking at me when you’re gathering.
0:20:32 That actually, leaders do that because they’re showing I’m authentically coming up with the answer.
0:20:38 It would be very weird if you were delivering 100% with 100% eye contact because I would feel like it was scripted.
0:20:38 Yeah.
0:20:41 That’s one of the reasons why I think presenters make this problem.
0:20:48 And whenever I watch like Shark Tank or Dragon’s Den, a big mistake they make is they’re so rehearsed, they don’t break eye contact.
0:20:50 And it gives you sort of a robotic feeling.
0:20:56 So, if you’re practicing a presentation, you actually want to have a little bit of like ad lib in there.
0:21:01 You want to be processing around because it shows you’re authentically grabbing the information and that shows competence.
0:21:02 Right?
0:21:06 Highly competent people, they don’t need a script because they know their stuff so well.
0:21:07 They can just grab it out for you.
0:21:08 They can think on the spot.
0:21:10 Low competent people are memorized.
0:21:18 That is why like the TED Talks that we like the best, the pictures we like the best, they’re basically having a really smart conversation with you and you like it.
0:21:21 So, I like that you’re gathering away from me, that you’re thinking of a question.
0:21:27 The worst interviews I have is where someone is just beating me with questions and not thinking about it.
0:21:27 Yeah.
0:21:29 Yeah, yeah, yeah.
0:21:30 Okay.
0:21:35 So, gestures, eye contact, it’s okay to make only 60% eye contact.
0:21:36 That’s the triple threat.
0:21:40 The other thing in a first impression that I really like is breaking the script, right?
0:21:44 I think in a first impression, it’s okay to be like, hey, good morning.
0:21:46 But when we do the, how are you?
0:21:46 Good.
0:21:47 How are you?
0:21:47 Good.
0:21:47 How are you?
0:21:48 Good.
0:21:48 How are you?
0:21:50 And you get like that horrible like loop.
0:21:54 I’m going to challenge everyone to try to break the script with how are you.
0:21:56 So, when someone asks, how are you?
0:21:57 Don’t say good.
0:21:59 Don’t say busy, but good.
0:22:02 Try to answer with like a little bit of humor.
0:22:02 Okay.
0:22:03 If you can.
0:22:04 Now, I’m not funny.
0:22:06 So, we should take this advice with a grain of salt.
0:22:07 You are funny.
0:22:08 But I’m not that funny.
0:22:10 But there’s a couple things you can do.
0:22:11 So, one is you can answer with a number.
0:22:14 So, like, you laughed.
0:22:15 I didn’t even do it yet and you already laughed.
0:22:16 Right?
0:22:16 Seven.
0:22:18 Most people say seven.
0:22:19 I was going to say seven.
0:22:20 Oh, really?
0:22:20 Right?
0:22:21 So, if you’re like, someone’s like, how are you?
0:22:23 And you’re like, seven on a ten scale.
0:22:24 Right?
0:22:26 Like, it just, it breaks the script a little bit.
0:22:29 I also love when you say what you’re wrestling with.
0:22:33 So, I might be like, just been fighting my inbox all day, but a good ten out of ten.
0:22:38 Like, sometimes it’s good to give like a little bit of context of like what you’ve been dealing with for the day.
0:22:43 Or if you know that you look a mess, you can be like, better on the inside than the outside.
0:22:45 Better on the inside than the outside.
0:22:45 Okay.
0:22:45 Right?
0:22:51 Like, something that just gets people thinking a little bit, it kind of breaks the script and it makes for a very nice first impression.
0:22:55 So, first impressions, make sure the conversation doesn’t hit a dead end, essentially.
0:22:57 And break the script.
0:22:58 Yeah, break the script.
0:22:58 Break the script.
0:23:03 So, like, I’d rather you take a little bit of a risk and have some conversational courage to not do the script.
0:23:04 Right?
0:23:06 Because then you’re going to make a way better first impression.
0:23:06 Yeah.
0:23:08 And that also means not asking, how are you?
0:23:09 But instead being like, what’s good?
0:23:15 So, like, when I start a conversation, like, anytime, I try never to ask, how are you?
0:23:16 I try to say, what’s good?
0:23:17 Anything good today?
0:23:21 It’s a very subtle, subtle change on that.
0:23:24 And it makes people think for a second in a good way.
0:23:27 They’re like, oh, yeah, what’s good?
0:23:29 And it totally changes the nature of the conversation.
0:23:32 I do this here sometimes.
0:23:37 So, when a guest comes in, the question that I always ask pretty much everyone that sits down is, like, what’s front of mind for you at the moment?
0:23:38 Is that a good one?
0:23:39 I like that one a lot.
0:23:42 I would prefer what have you been looking forward to?
0:23:44 Are you looking forward to anything in your life?
0:23:45 Is that because it’s positive?
0:23:46 Yeah.
0:23:47 It’s juicing excitement.
0:23:53 So, like, I think our job, if you want to really be a master communicator, is you are gifting good chemicals.
0:23:56 You know that phrase, like, leave people better than you found them?
0:23:56 Yeah.
0:23:58 I take that quite literally.
0:24:03 I think master communicators are literally gifting beautiful chemicals to the other person.
0:24:06 They’re making people feel super full of dopamine.
0:24:08 Dopamine is, like, very simplified.
0:24:10 Excitement, motivation, energy.
0:24:12 They’re gifting testosterone.
0:24:13 You feel capable.
0:24:14 You feel smart.
0:24:15 Wow, you’re good at what you do.
0:24:16 Right?
0:24:18 And you leave feeling like, like, I’m so good.
0:24:18 This is for both men and women.
0:24:20 You’re gifting serotonin.
0:24:22 Calm, belonging.
0:24:23 You’ve got this.
0:24:25 You can be yourself with me.
0:24:27 I give you permission to be yourself.
0:24:28 I love you for who you are.
0:24:33 Like, I think one of the reasons why people often verbal vomit on me, like, they tell me everything about their lives.
0:24:37 I think it’s because I’m, like, trying to gift them serotonin.
0:24:41 I want them to feel like they can be absolutely themselves and I accept them for exactly who they are.
0:24:46 So serotonin, dopamine, and testosterone, if we can gift those out, I call it, like, the chemical cocktail.
0:24:49 Like, that’s the cocktail I want to give to everyone in my conversation.
0:24:51 And that’s what master communicators are doing.
0:24:53 And how would I give you all those things?
0:24:53 Okay.
0:24:56 So you break the script by just waking me up, right?
0:24:56 Like, this is going to be different.
0:24:58 Then you ask, what have you been looking forward to?
0:25:04 Like, if you ask me what’s been in front of mind, I’m going to probably give you a negative answer, to be quite honest with you.
0:25:06 Do you usually get negative answers to that question?
0:25:09 Negative or neutral.
0:25:11 It’s typically something work-related.
0:25:15 So, they’ll say, my book tour, I’m trying to get this published, blah, blah, blah.
0:25:15 Yeah.
0:25:16 And you’re bored, aren’t you?
0:25:20 It’s somewhat interesting to me because I write it down and then I’ll talk to them about it.
0:25:23 But, I mean, if it was a social conversation, it wouldn’t be interesting.
0:25:24 Yeah.
0:25:29 And I would argue, like, you would be more engaged if you got an exciting answer, even in this setting.
0:25:29 Yeah.
0:25:30 So, you’re bored.
0:25:31 They’re bored.
0:25:38 So, one, if you’re, like, looking forward to anything, got any fun plans coming up, those are all, like, gifting little bits of dopamine.
0:25:43 Then capitalizing on any moment that I call a Me Too moment.
0:25:44 I have this theory.
0:25:45 It’s called Thread Theory.
0:25:50 And it’s this idea that in conversation, we are throwing threads at each other.
0:25:55 So, like, if we have a shared thing, I have thrown a thread, you get it, and you pull it.
0:25:57 And it’s, like, you’re trying to get even more out of me.
0:26:01 The more threads that there are between you and me, the more we like each other and the closer we get.
0:26:03 Me Too moments create serotonin.
0:26:06 When I say, I like X, and you’re like, what?
0:26:07 I like X too.
0:26:10 We’re like, like, chemically.
0:26:12 And that makes me feel serotonin.
0:26:13 It makes me feel calm, belonging.
0:26:14 I can be myself.
0:26:22 So, any time in a conversation that someone says anything that you agree with, or you feel like, I have that too, you want to capitalize and be like, Thread, Me Too.
0:26:26 How do you stop it feeling like you’re making it about yourself, though?
0:26:30 Because if you said to me, you’ve got a Cybertruck outside.
0:26:34 If you walked in and said, oh, I’ve just bought a Cybertruck.
0:26:35 And I go, I’ve just bought a Cybertruck.
0:26:38 Okay, so there’s a big difference between how you said it and how I said it.
0:26:40 Okay, so I say, I just got a Cybertruck.
0:26:41 Oh, yeah, join the club.
0:26:43 That’s what you want me to say?
0:26:43 Yeah.
0:26:45 I wouldn’t say it like that, though.
0:26:47 There is a difference here, because I’m British.
0:26:49 And British people are very like, we’re very like.
0:26:49 I know.
0:26:50 You know what I mean?
0:26:51 You’re so demure.
0:26:52 Is that what it is?
0:26:52 Demure.
0:26:55 We’re just very, oh, yeah, join the club.
0:26:55 Could you imagine?
0:26:56 I would have liked it.
0:26:57 You would freak out.
0:26:58 No, you’re saying that.
0:26:59 You would like it because it’s so weird.
0:27:01 I like weird people.
0:27:07 Is there anything else in the first impressions bucket before we move on to second impressions?
0:27:12 And what I mean by that is really like, how do I then cement and invest in that relationship
0:27:13 so I can keep it?
0:27:18 Okay, so if you’ve made a good first impression, you are set up for success.
0:27:19 It’s great.
0:27:24 If you’re making a second impression because you weren’t sure how the last one went, right,
0:27:29 or you want to kind of build on it further, your best bet is to show them how much they
0:27:30 were on your mind.
0:27:34 Everyone’s number one worry in this world is, did I leave an impression?
0:27:34 Am I memorable?
0:27:36 That’s what we want to know.
0:27:40 So the very first thing you want to assure them is, oh, I loved our last meeting.
0:27:43 I’ve been looking so forward to this lunch, right?
0:27:49 So can you assure them that you’re so happy to see them, talk to them, hear from them,
0:27:50 say anything on the phone?
0:27:51 Oh, my gosh, I’m so glad you called.
0:27:56 Like that warmth of you were right to call.
0:27:57 You were right to text.
0:27:59 You were right to show up, right?
0:28:03 Like if someone texts me, of course, like not if I’m texting someone all day long,
0:28:05 but if someone texts me and I’m like, oh, my gosh, I’m so glad you texted.
0:28:07 I will literally say that.
0:28:08 I was just thinking of you, right?
0:28:10 Like, oh, I’m so glad you reached out.
0:28:12 I always love our conversations.
0:28:16 Like that immediate you’re good here is serotonin.
0:28:19 That’s that belonging feeling of like you’re already safe.
0:28:21 You’re letting someone be themselves right off the bat.
0:28:23 What about online first impressions?
0:28:26 Is there anything that I need to think about if I’m on, because so much of our lives runs
0:28:27 on Zoom or Google Hangouts now.
0:28:28 Yes.
0:28:31 Okay, so first, can we talk about just like dating apps?
0:28:33 Yes, sure.
0:28:35 Okay, so they’ve actually done research on this.
0:28:42 You are better off opening with a unique word or phrase than just hi, hello, how are you?
0:28:43 So like howdy.
0:28:49 If you’re in Texas, even if you’re not in Texas, howdy, aloha, what’s good?
0:28:53 Anything that’s not that hi or hello is a little bit different.
0:28:54 It’s going to make you stand out.
0:28:54 So if you can.
0:28:55 Hey?
0:28:56 Nope.
0:28:59 You’re defeating the spirit of the study here.
0:29:00 Okay.
0:29:01 Okay.
0:29:04 So like not a hey, not a hi, not a what’s up, not a how are you?
0:29:04 Okay.
0:29:08 But like can you have like a signature phrase or like a…
0:29:08 Bingo.
0:29:10 I would take it.
0:29:11 You would take it.
0:29:12 Bingo.
0:29:13 I’m in your inbox.
0:29:18 They study this and they found that there’s so much noise.
0:29:21 There’s so much noise that if you can be the red apple.
0:29:25 So this is a story when I was, I used to be a camp counselor when I was younger.
0:29:26 That’s how I made money.
0:29:33 And I noticed this phenomenon during break where I would bring always a basket of fruit for break.
0:29:36 And usually it was all red apples or all green apples.
0:29:43 And I noticed if I had a basket of green apples and one red apple, every single camper had to have that red apple.
0:29:47 But I would ask them, do you like the red apple better?
0:29:49 And they’d be like, no, I just want that one because it’s the only one.
0:29:56 And I’ve never forgotten that in that I think that really special people, master communicators, are the red apple.
0:29:57 They’re not oranges.
0:29:58 They’re still fitting in with everyone.
0:30:00 But they’re just like a little bit different.
0:30:06 And that’s, I think, how it should be both in business and also in romance is can you be a red apple where you’re still the same?
0:30:10 You’re not like wacko crazy, but you’re like a little different than everyone else.
0:30:20 So like a bingo or a howdy or an aloha or a shalom or whatever it is, I think that it makes you stand out just enough where you have that kind of peak effect.
0:30:24 The peak effect is like you piqued someone’s curiosity a little bit and that that really works.
0:30:27 That’s why marketing campaigns that are a little different, they always work better.
0:30:32 And what about then on Zoom and other sort of business, professional environments?
0:30:36 Okay, so in Zoom and professional environments, please turn your camera on.
0:30:37 Yeah.
0:30:39 Please turn your camera on.
0:30:45 This sounds obvious, but more and more people are turning their camera off, especially if you have back-to-back meetings.
0:30:51 But if you can have your camera on just for the first few seconds, it is a game changer for people’s perception of you.
0:30:55 So one is make sure that you are not accidentally negative.
0:30:57 Here’s how this happens.
0:30:58 Can you see me?
0:30:59 Can you hear me?
0:31:00 Oh.
0:31:01 Oh, hi.
0:31:08 A lot of Zoom impressions happen where someone is caught off guard or they’re in the middle of like, can you see me?
0:31:08 Can you hear me?
0:31:10 And they’re fixing themselves and then they make a first impression.
0:31:11 No, your first impression already happened.
0:31:14 It happened the moment your camera turned on.
0:31:19 Remember, your first impression on video happens the moment someone first sees you, not when you start talking.
0:31:23 So your first impression is usually, hey, morning.
0:31:25 So you raised your hand there.
0:31:27 I always, I always give a wave or a hi.
0:31:29 I make sure my camera is at least three feet away from my nose.
0:31:32 Like I literally have measuring tape to make sure I’m not too close.
0:31:34 I make sure that my body is angled towards the camera.
0:31:37 And then usually I have a question ready.
0:31:38 And here’s why.
0:31:44 In person, it’s so much easier to make conversations, especially around context or like, oh, you know, how was it easy getting here?
0:31:47 I loved your Cybertruck, very hard on Zoom.
0:31:54 And so what happens is you get on and you go, hi, hi, weather good where you are?
0:31:56 It’s like, it’s so awkward.
0:31:57 Be ready.
0:32:00 Be ready with an anecdote or a question.
0:32:01 I like an anecdote.
0:32:07 So if you’ve done anything good, interesting, seen anything good or interesting, I want you to be ready to share it.
0:32:08 It sounds like this.
0:32:10 Hey, morning.
0:32:11 Oh my gosh.
0:32:14 I just discovered the best breakfast taco in Austin.
0:32:15 Best breakfast taco in Austin.
0:32:17 Have you ever had a breakfast taco?
0:32:18 Whatever.
0:32:21 But like I was ready to go with that anecdote.
0:32:25 I think that that’s how we should pre-start all of our radio calls is like some small anecdote or story.
0:32:27 And that also helps in conversation.
0:32:30 Like I believe everyone should have a story toolbox.
0:32:33 So in conversation, there are certain topics that will always come up.
0:32:37 Weather, traffic, and where you’re from.
0:32:39 So here’s my challenge.
0:32:40 This is what master communicators do.
0:32:42 Whenever those three topics come up,
0:32:45 I want you to have one story about each of them.
0:32:46 It could be a trivia.
0:32:47 It could be a story.
0:32:47 It could be a fact.
0:32:52 That you’re ready to go to shift the conversation away from boring weather to something really interesting.
0:32:54 When someone asks, where are you from?
0:32:57 You should say, oh, I’m from Los Angeles.
0:32:58 Interesting fact.
0:32:59 Interesting story.
0:33:02 That little interesting story.
0:33:06 Like someone the other day said to me, oh, I’m from this place, maybe Liverpool.
0:33:07 Liverpool.
0:33:09 And he said, oh, it’s where Banksy’s from.
0:33:10 And I was like, oh.
0:33:12 And we had a whole conversation about Banksy.
0:33:14 And I was like, that was it.
0:33:15 He said where he was from.
0:33:19 But instead of being Liverpool, I’d be like, cool, never been there.
0:33:19 He was like, Liverpool.
0:33:21 It’s supposedly where Banksy’s from.
0:33:22 I was like, really?
0:33:24 But don’t we, do we even know who Banksy is?
0:33:25 And he’s like, well, we don’t know.
0:33:26 But he could have been in my high school.
0:33:28 We had a whole fun conversation about Banksy.
0:33:32 And I asked him afterwards, I was like, do you always share that comment?
0:33:34 He’s like, yeah, because it creates the most interesting conversation.
0:33:38 So when you say where you’re from, have an interesting fact or interesting story.
0:33:43 I read a book about traffic, literally to have interesting stories about traffic.
0:33:49 Like, for example, in Los Angeles, everyone says the 101, the 5, the 10.
0:33:51 That’s the only place in the world where we say that.
0:33:53 So sometimes I’ll even, like someone will be like, oh, traffic.
0:33:56 And I’ll be like, oh, so are you a the person?
0:33:57 Do you say the?
0:33:59 And we get in a whole conversation about.
0:34:04 So I have little things that create a little bit of juice.
0:34:05 And I’m always rotating them out.
0:34:07 So in your phone, create a note called Story Toolbox.
0:34:12 And have the topics that typically come up in your conversation and start saving little stories for them.
0:34:13 It is the same stuff.
0:34:16 It’s like 80, 90% of the time, it’s the same stuff.
0:34:17 It’s the same questions.
0:34:17 How are you?
0:34:18 Where are you?
0:34:18 How’s the weather?
0:34:19 Traffic?
0:34:21 I’m constantly adding that Story Toolbox.
0:34:24 And I’m rotating out my facts and trivia because I get bored.
0:34:27 What if you, like, stumble across the same person twice and you don’t realize you’ve hit them with the same story?
0:34:29 Because if you, if we do Zoom.
0:34:30 But I don’t talk to the same people again.
0:34:31 I’m just kidding.
0:34:36 If we did a couple of Zoom calls and you kept coming on going, are you a that person?
0:34:38 Or I’d go, wait a minute.
0:34:38 Like.
0:34:42 No, if we were doing regular Zoom calls, you would know that I’m probably going to ask you what’s good.
0:34:44 And you’d probably be pre-thinking about what’s good in your life.
0:34:47 Like, I have a friend who always asks, what are you learning?
0:34:51 And whenever I go hang out with him, I make sure I’m learning something.
0:34:53 Like, it actually preps me in a good way.
0:34:55 So you would know me for certain questions.
0:35:05 And that would, I think, my experience is when you’re known for asking better questions, people actually come into the conversation more excited with better expectations to interact with you.
0:35:07 So, like, be known for it.
0:35:09 Like, fine, be known for the traffic trivia.
0:35:11 Or, like, worse comes to worse.
0:35:12 Someone says, oh, yeah, the the thing.
0:35:13 We talked about that last time.
0:35:14 And I’d be like, oh, my gosh, yes.
0:35:16 And then I forgot you’re from Ohio.
0:35:17 Great.
0:35:18 I remember you.
0:35:19 How important is the background?
0:35:21 On your Zoom videos?
0:35:21 Yeah.
0:35:22 Pretty important.
0:35:28 I also have a thing against, like, blurred out fake backgrounds.
0:35:30 I don’t like when people use a fake background.
0:35:33 I think there was actually some Harvard business research on this.
0:35:34 But it was during COVID.
0:35:37 So it kind of changes, you know, the research.
0:35:41 But as a human, we get very distracted by fake backgrounds.
0:35:45 So please think twice about blurring out your background or putting a fake background around you.
0:35:47 Like, you know, one of those backdrops.
0:35:49 The eye, it’s like a green screen.
0:35:52 You know, when you see on a green screen, your eye is like something is not right.
0:35:54 People will perceive you as more inauthentic.
0:35:57 I would much rather you have conversation cues behind you, right?
0:36:01 Like, you have the most wonderful bookshelf of cues in Captivate up there, right?
0:36:02 Like my books, which I love.
0:36:04 And you rotate those books out.
0:36:10 So as I’m talking, if I wanted to make conversation with you, I could be like, oh, my gosh, yes, Peter Atiyah’s book, Outlive, so good.
0:36:10 Did you like it?
0:36:12 What was your biggest takeaway from that?
0:36:15 Or like it gives me gifts of conversation.
0:36:18 I also noticed like one time I was looking at Kevin Hart.
0:36:20 He was on a Zoom call.
0:36:24 And his background was all of his favorite comedians behind him.
0:36:26 And it was like a great conversation starter.
0:36:32 And he even had one of the comedians behind him was like holding up his hand like this, like literally in a permanent hello.
0:36:37 And I was like, oh, my gosh, like Kevin Hart doesn’t even realize he’s doing the best nonverbal cue there is, which is palms.
0:36:39 Like we love a palm.
0:36:44 And what about looking at the camera versus looking at the face of the person?
0:36:47 So I try to make them as close as possible.
0:36:54 So like just physically speaking, if you can try to make your camera and the person as close as possible, it’s going to help you be more authentic, right?
0:36:56 So like my screen is not over here.
0:37:02 I see some people will have the mistake of they’re like, you know, they’re off to the side and then like kind of looking over their shoulder at the camera.
0:37:03 Please don’t do that.
0:37:08 So I have mine even like propped up so like your face would be very close to the top of the camera.
0:37:13 If you can get 50% eye contact with them and 50% eye contact with the camera, I’d be very happy.
0:37:16 Research does show that we can get oxytocin through a screen.
0:37:17 Really?
0:37:17 Yeah, yeah.
0:37:22 Even though it’s not real, our brain is still sort of, oh, yeah, they’re looking at me.
0:37:23 They’re talking to me.
0:37:24 They’re not hiding anything.
0:37:26 So 50-50 if you can do it.
0:37:33 Now, we were talking a second ago about first impressions, then second impressions, but also dating profile photos yesterday or the day before.
0:37:41 My team here took you to a bar in Austin, Texas, and you met two different couples that were going on a first date.
0:37:45 And your job was to coach them both so they had success on that date.
0:37:52 And on that first date, one member of the couple had an earpiece in so you could speak to them directly and give them advice on what they should do.
0:37:57 We’re going to play some videos for anyone that’s able to watch, but you give me the context on what happened and what you observed.
0:38:11 So we had the first date, and they were very well matched, by the way.
0:38:19 What was shocking about this date, though, is the female, Ashley, I could not tell if she liked him.
0:38:21 I literally had no idea.
0:38:25 And I was in her ear, so I was whispering in her ear things to say and to ask.
0:38:29 I was giving her all the warmth because she looked very cold.
0:38:32 You would never have known she was into this guy.
0:38:32 You would never have known.
0:38:34 She said, oh, yeah, I’m really physically attracted to him.
0:38:36 I was like, what?
0:38:38 You didn’t act attracted at all.
0:38:43 And her questions were all very fact-based.
0:38:45 What I wanted her to do is bring in more warmth.
0:38:46 So we can watch it if you want.
0:38:47 Let’s watch him.
0:38:47 See?
0:38:50 Are you ready to meet your lady?
0:38:51 Are you ready?
0:38:52 Yeah.
0:38:54 Okay, so what is going to be your opening line?
0:38:58 We’ve got to prepare our conversation starters because we can’t do a, how are you?
0:38:59 How are you?
0:39:00 We can’t do that.
0:39:01 What if I started with a, who are you?
0:39:03 Okay, that breaks the scripts.
0:39:04 I like it.
0:39:05 That, I mean, yeah, that’s like, what?
0:39:06 Can I give you another one, though?
0:39:08 Can you consider what’s been good?
0:39:10 And remember, it’s good also, the same tip.
0:39:12 If you were to see someone in a grocery store, someone in the park,
0:39:14 it’s like, what’s the opener when it’s cold?
0:39:15 Right, right, right.
0:39:17 So like, I don’t like a, how are you?
0:39:18 I don’t like a, what’s up, doc?
0:39:19 Yeah, weather’s great, right?
0:39:20 No, no.
0:39:21 No, I know.
0:39:24 No, no, so like, what’s been good or like, what feels good to you?
0:39:28 If you see something you like about her, feel free to authentically compliment if, right?
0:39:29 Yeah.
0:39:33 If you’re like, oh my gosh, you look beautiful, you know, like, that’s a good one.
0:39:35 So I think you can ask like, what’s the goal you’re working on?
0:39:37 Like, cash, still a little good.
0:39:40 Because then they’ll say, I mean, what do you, are you think you’re going to be in Austin forever?
0:39:43 That’s a very casual way of being like, what’s your five-year plan?
0:39:44 My goal is, a little bit of depth.
0:39:47 I know you can make friends with anyone, but I want you to see if there’s like an actual
0:39:48 connection there.
0:39:48 Okay.
0:39:49 Okay.
0:39:52 And then to see if it’s, if you want to connect with her, I want you to ask her out at the end
0:39:53 of the day.
0:39:54 Yeah?
0:39:56 So what did you observe there when you watch it back?
0:39:58 Okay, so do you see he got nervous?
0:39:59 Yeah, his body like, he went, ugh.
0:40:03 Because I knew it’s easy for him to make friends with anyone.
0:40:07 And very likable men sometimes have really a hard time getting serious relationships because
0:40:09 they’re so likable, they can make friends with everyone.
0:40:12 They get confused about where the depth is.
0:40:14 Is that a bit of a defense mechanism as well?
0:40:17 It’s a defense mechanism and it’s also what he’s good at.
0:40:21 We want to do what we’re good at, which is, you know, making a chit-chat.
0:40:22 And a lot of people do this on dates.
0:40:24 They’ll be like, where are you from in Austin?
0:40:26 No, that’s the wrong question.
0:40:29 What you ask is, what are your favorite secret spots in Austin?
0:40:31 What do you love about Austin?
0:40:33 What are the most underrated restaurants in Austin?
0:40:35 That is breaking the script.
0:40:36 And that happened to them on this date.
0:40:40 There was a good five or 10 minutes of boring fluff because they were on that.
0:40:42 And I was like, get to the deeper questions.
0:40:46 So when you’re asking these questions to prepare ahead of time, what’s the most underrated
0:40:46 thing?
0:40:48 What’s your favorite thing that would have been better?
0:40:50 But he got very nervous when I started it.
0:40:50 I challenged him on depth.
0:40:53 So the next video is the meeting.
0:40:57 Feel free to pause it if there’s anything pertinent or anything interesting you want to show me.
0:40:59 What’s your favorite spot to go to around here though?
0:41:03 To be honest, I don’t go out very much.
0:41:04 Okay, nice.
0:41:05 What do you do?
0:41:06 Okay.
0:41:11 If someone said that to me, I’d assume they weren’t interested in me.
0:41:12 Exactly right.
0:41:13 Okay.
0:41:16 So this is called dream killing in conversation.
0:41:21 When someone asks you a question and you shut it down by saying, I don’t do that.
0:41:22 I don’t like that.
0:41:25 I don’t want that with nothing else left.
0:41:25 Like she just stopped.
0:41:27 I don’t, to be honest, I don’t really go out that much.
0:41:31 And he said to me afterwards, that’s the thing I’m most nervous about is that she sort of shut
0:41:32 that down.
0:41:36 So when you don’t like something, don’t dream kill the conversation.
0:41:39 A better way to answer that would be, you know what?
0:41:44 I do love to be in my jam jams at home on the couch watching Netflix, but for the right
0:41:46 occasion, I can get out and party sometimes.
0:41:50 That would have been a better way to answer that question because it’s a little bit playful
0:41:52 and it’s not totally dream killing his charisma.
0:41:53 And watch this.
0:41:56 She’s going to act like she’s not interested at all, but she’s actually very attracted to
0:41:56 him.
0:41:57 She said that to me.
0:41:59 Mark.
0:42:00 A lot.
0:42:01 Okay.
0:42:02 Tell him something you love.
0:42:03 Tell him something you love.
0:42:03 What do I love?
0:42:07 What do I, what do I love, what I love to do?
0:42:11 Work out, be outside, be active.
0:42:12 Yeah.
0:42:13 These are waters.
0:42:13 Oh, okay.
0:42:14 Yeah.
0:42:15 I was like, I don’t know what this is.
0:42:19 Always, always do a cheers.
0:42:20 Cheers, Steven.
0:42:21 Cheers.
0:42:21 Cheers.
0:42:22 Cheers.
0:42:23 What does that do?
0:42:24 Okay.
0:42:24 Cheers.
0:42:28 It immediately warmed her up.
0:42:30 She was very, very stiff in this.
0:42:34 And I was like, I said to her in her ear, by the way, he did not know, Kendrick, poor Kendrick,
0:42:37 he still doesn’t know that I was, we never told him.
0:42:38 I never told him.
0:42:38 Okay.
0:42:39 Surprise.
0:42:42 He didn’t know that I was in her ear whispering.
0:42:43 She was so stiff.
0:42:44 I said, tell him what you love.
0:42:48 Because I was trying to get her to show any kind of warmth or excitement at all.
0:42:50 Because she was so stiff.
0:42:52 And then she still, she was like, what do I love?
0:42:53 I work out.
0:42:55 I just can’t believe that she actually liked him.
0:42:56 Yes.
0:42:59 Because everything about her is giving, I can’t wait to leave.
0:43:02 This is why we’re having a baby crisis.
0:43:05 It’s because we’re afraid to show that we like someone.
0:43:08 She was physically attracted to him and into him.
0:43:09 You would never know it.
0:43:12 I was the one saying, cheers him.
0:43:13 Say what you love.
0:43:14 Ask him about his family.
0:43:17 And so I think that this is a crisis because we think we’re being obvious.
0:43:19 We are not being obvious.
0:43:20 Yeah.
0:43:22 I don’t know.
0:43:22 I know.
0:43:25 I was just sitting here like, this is a Tuesday, which is crazy.
0:43:27 How long have you been in Austin?
0:43:29 Two years.
0:43:29 Okay.
0:43:31 No, that’s great.
0:43:33 Right?
0:43:35 Like, that’s why that didn’t work.
0:43:36 You just heard it.
0:43:37 That’s what I don’t need to do on a date.
0:43:38 It’s a conversational dead end.
0:43:43 No numbers, questions, unless you are absolutely desperate for conversation and you’re willing
0:43:44 to ask a follow-up.
0:43:45 But it was like, how about you?
0:43:47 Horrible.
0:43:48 How long have you been in Austin?
0:43:49 She went four years.
0:43:50 And then there was a gap.
0:43:53 She had no intent at all of asking a follow-up question.
0:43:53 Right.
0:43:55 No intent at all of asking a follow-up question.
0:43:56 And he didn’t know what to do with it.
0:44:00 It’s funny because when I watch this, I think he really likes her because he’s leading the
0:44:03 conversation and she’s just hitting the ball back.
0:44:03 That’s right.
0:44:05 But actually, she was very into it.
0:44:07 She just didn’t know how to hit the ball back.
0:44:08 Right?
0:44:10 So if you’re going to be in conversation, you want to be a master communicator.
0:44:13 By the way, there are drivers and passengers in conversation.
0:44:14 This is what I’m researching right now.
0:44:16 You actually don’t want all drivers.
0:44:19 You don’t want two people asking all the questions, but you have to be a good passenger.
0:44:22 But she should have said two years.
0:44:25 But actually, I feel like Austin has changed so much in the last two years.
0:44:26 Have you noticed that?
0:44:27 Have you been here for a long time?
0:44:31 Like she should have added one more thing to not dream kill.
0:44:33 Like three years.
0:44:33 Okay.
0:44:34 Yeah.
0:44:35 I’m from Ohio.
0:44:35 Okay.
0:44:37 Like the Akron area.
0:44:37 Okay.
0:44:39 So ask him, what do you love about Ohio?
0:44:40 Do you love, do you miss Ohio?
0:44:41 No.
0:44:42 No?
0:44:42 Not really.
0:44:43 I mean, I’ll go back.
0:44:44 My whole family’s there, right?
0:44:45 Can I ask how old you are?
0:44:47 Uh, guess.
0:44:48 Oh, okay.
0:44:49 Guess 30.
0:44:50 Um, 30?
0:44:51 Yeah.
0:44:52 Why did you say guess 30?
0:44:53 Okay.
0:44:55 So I was giving her a micro win.
0:45:00 So she, remember, we’re trying to gift dopamine, serotonin, and testosterone.
0:45:01 Very simplified.
0:45:03 It was not going great, right?
0:45:06 I was watching and this is like, oh my God, we’re talking about Akron, Ohio.
0:45:07 We’re in trouble now, right?
0:45:09 So he tried with her.
0:45:12 So I knew if she guessed right, it would like make her feel good.
0:45:13 And I needed her to feel good.
0:45:14 So she would start driving.
0:45:16 She would start driving the conversation.
0:45:17 So that’s why I made, I told, I knew his age.
0:45:19 I’ll be 31 in like a week.
0:45:20 Okay.
0:45:23 I know you’re not supposed to, oh wait, you’re birthed, so you’re an Aries.
0:45:24 Yeah.
0:45:25 I’m an Aries too.
0:45:25 Me too moment.
0:45:27 They set this up on purpose.
0:45:30 They literally did.
0:45:30 Yeah.
0:45:32 Wait, so what day is your birthday?
0:45:33 April 1st.
0:45:33 Okay.
0:45:35 Oh, I’m March 29th.
0:45:35 What are you doing?
0:45:36 Are you serious?
0:45:36 Yeah.
0:45:37 I think that’s my mother’s birthday.
0:45:39 What’s her body language giving here?
0:45:41 Very closed.
0:45:41 Yeah.
0:45:43 And in, I’d never done this before.
0:45:48 I wanted to say to her, open up, laugh more, touch your lips, touch your hair.
0:45:52 There are a lot of things that women can do to show, I am feeling physically attracted
0:45:52 to you.
0:45:56 But I was like, ooh, like I wasn’t sure she was physically attracted.
0:45:59 So here I am thinking, is she physically attracted?
0:46:03 If she wanted to show him I’m into you, she could have touched her hair.
0:46:05 She could have touched her lips.
0:46:07 She could have touched the side of her face.
0:46:10 All of those are gestures of like self-touch that show interest.
0:46:12 But she didn’t show any of that.
0:46:16 She also was, I see how tight, see how little space she’s taking up?
0:46:17 Defeated body language, let’s say.
0:46:19 So very, very closed off.
0:46:22 We are going to be in trouble if we can’t show that we like someone.
0:46:27 I also want you to notice, as soon as they had the Me Too moment, the thread theory, they
0:46:27 both warmed up.
0:46:28 Yeah, they did, yeah.
0:46:32 Like once we get a Me Too moment, it’s like so much faster to laugh for.
0:46:34 She actually like literally physically relaxed.
0:46:37 Because we, I love dancing and they like always have a DJ.
0:46:38 It’s more like clubby.
0:46:39 Do you love dancing?
0:46:40 Say, I love dancing.
0:46:42 I love dancing.
0:46:43 Yeah, I love throwing my ass.
0:46:43 That’s what I do.
0:46:45 She was going to let that go.
0:46:47 But I was trying to give her a thread.
0:46:47 I love dancing.
0:46:49 And also I’m trying to get her to say love.
0:46:52 So a lot of the questions I were like, what do you love about Ohio?
0:46:53 Do you love dancing?
0:46:57 Like when you use more words like that, you’re actually cuing for that.
0:47:02 I think we talked about last time that when you use, like when they had people split up
0:47:05 into Wall Street and community, people who were told they were playing the community game
0:47:07 actually acted in a more communal way.
0:47:12 When you use words like love and excitement and good and looking forward, you actually create
0:47:13 those feelings.
0:47:17 So on a date, you want to be using the words that you’re trying to create, especially because
0:47:18 she actually felt something.
0:47:20 She liked him a lot.
0:47:21 But even beyond a date, right?
0:47:22 In a professional context.
0:47:22 Yes.
0:47:25 Then it would be like, let’s have some wins.
0:47:26 Like what’s good, right?
0:47:30 You’re trying to have efficiency and productivity and trust and collaboration.
0:47:34 If you want to have a collaborative meeting, literally in your calendar, call it collaboration
0:47:34 meeting.
0:47:40 If you want to say hi, team, every time you say team, you’re priming for team, right?
0:47:41 So those words really matter.
0:47:46 I’m kind of like a early bed kind of person.
0:47:46 Yeah.
0:47:47 No, I love that.
0:47:49 I’m not.
0:47:52 I like, I could be.
0:47:54 Like every night or just like the weekends?
0:47:56 I’m extremely extroverted.
0:47:57 So it’s like, absolutely.
0:47:58 Let’s go.
0:47:59 And then it’s like, I’m so tired.
0:48:00 Yeah.
0:48:03 I’m extroverted and introverted.
0:48:07 Like once I’m out, like I’m not, I’m probably not going home.
0:48:07 Yeah.
0:48:11 But then it’s like, I also love my like alone time.
0:48:12 I’m learning.
0:48:12 Okay.
0:48:13 So do you hear she’s using vocal fry?
0:48:16 When you use closed body language, it affects your voice.
0:48:21 So I vocal fry is when you’re like, I love going out and I kind of love, right?
0:48:24 So she started to go into a little bit of vocal fry here, which is not attractive.
0:48:26 We do not like vocal fry.
0:48:26 Why is she doing that?
0:48:28 I think she’s doing it because she’s so closed.
0:48:31 It’s very hard to get good vocal power when you’re that closed.
0:48:31 Right?
0:48:33 So you can hear it here.
0:48:33 Yeah.
0:48:35 Wake up and it’s next week.
0:48:35 Yeah.
0:48:36 What?
0:48:37 Yes.
0:48:38 Who did that?
0:48:42 But then it’s like, I also love my like alone time.
0:48:43 I’m learning to love it more.
0:48:44 Yeah.
0:48:46 We can still go get a drink if you want it.
0:48:50 If you’re not busy or go another day after your birthday.
0:48:50 Okay.
0:48:51 If you’re interested.
0:48:52 We can do that after my birthday.
0:48:53 Yeah.
0:48:54 Can I ask a question on that?
0:48:54 Yeah.
0:48:57 He seemed to bottle it there.
0:48:59 He said, we can go get a drink if you want to, if you’re interested.
0:49:01 Or we can go.
0:49:06 But I, it’s because she didn’t immediately be like, yeah.
0:49:07 Yeah.
0:49:09 No, I got a little angry after this date.
0:49:11 Tell me you’d love, you’d love to go out.
0:49:12 Yeah.
0:49:13 Just like.
0:49:16 No, I would love to go out when I get back.
0:49:16 Yeah.
0:49:17 Yeah.
0:49:18 Let’s make it happen.
0:49:21 It’s, that’s in about 45 days.
0:49:23 Because you’re going to Europe.
0:49:23 Yeah.
0:49:24 For 30 days.
0:49:25 Maybe something sooner.
0:49:27 Are you leaving, uh, like right on your birthday?
0:49:31 No, I’m leaving on the 21st, but that’s in 10 days.
0:49:34 And I haven’t finished booking the whole entire trip.
0:49:35 Yeah.
0:49:36 And you ought to run those numbers.
0:49:37 Yeah.
0:49:39 She rejected him.
0:49:45 I was real mad after this date because I asked her, are you attracted to him?
0:49:45 Yes.
0:49:46 Did you like him?
0:49:47 Yes.
0:49:48 Did you have fun?
0:49:49 Yes.
0:49:50 Would you like to go out with him again?
0:49:51 I’m real busy.
0:49:56 I was like, girl, we handed this guy to you on a silver platter.
0:49:57 He’s fun.
0:49:58 You’re attracted to him.
0:50:00 And you’re too busy.
0:50:02 Busyness is not a mark of success.
0:50:05 Busyness is going to prevent you from finding your person.
0:50:07 And this is a problem we have.
0:50:12 We’re so busy with our self-care rituals and our workouts and our work that we are missing
0:50:13 opportunities for connection.
0:50:18 And connection is the thing that’s going to make us healthy, happy, and live a long time.
0:50:21 We have to stop saying we’re too busy to connect with good people.
0:50:23 Was she actually too busy?
0:50:24 Like, or is she scared or something?
0:50:26 Because I just don’t understand that.
0:50:29 I literally think she thought she was too busy.
0:50:31 And I was like, get your priorities straight.
0:50:34 And so this is not even if you’re looking for your person.
0:50:35 I also see this with friendships.
0:50:38 Friends where we put our friendships last.
0:50:42 But actually, if we were having a hard moment or a health crisis, who do you want?
0:50:43 Your support system and your friends.
0:50:48 We have to start prioritizing the connections in our life, especially with good people.
0:50:53 And so it made me angry because I thought, this could be a great person for you.
0:50:58 Do you know what’s really wild is, had they met in a village 100 years ago, they’d be married.
0:50:59 Married.
0:50:59 Babies.
0:51:04 But I guarantee, if you hadn’t intervened in this situation, and this wasn’t,
0:51:07 if you weren’t sort of coercing them to like, to hang around with each other, they’d never
0:51:08 see each other again.
0:51:08 Yeah.
0:51:12 And I said, after, after the mics were off, I was like, go get him.
0:51:13 Girl, go get him.
0:51:14 And they did.
0:51:17 And they sat in the bar and they chatted for the entire hour.
0:51:19 And they walked out together.
0:51:20 Yeah, they left together.
0:51:20 I heard.
0:51:23 By the way, let’s get some DAOC babies.
0:51:24 Let’s get some babies.
0:51:26 I will be an officiant at the wedding.
0:51:27 We can do it together.
0:51:28 I imagine.
0:51:31 Imagine if they, but it’s so, I’ve been thinking about this a lot lately.
0:51:32 We were talking about it as a team.
0:51:36 I was saying, one of the issues I think people have these days is we just have too many options.
0:51:38 Too many choices.
0:51:38 Yeah.
0:51:39 So jam study.
0:51:40 Do you know the jam study?
0:51:40 Yeah.
0:51:40 Yeah.
0:51:42 You have, you know, 20 jams on a table.
0:51:43 Yeah.
0:51:45 People will pick none because there’s just too many.
0:51:46 When there’s only three, people buy more.
0:51:47 Yeah.
0:51:48 Very simple.
0:51:50 And this is going on in dating at the moment.
0:51:50 Do you know what it was?
0:51:55 A friend of mine, we were having a debate actually in the room over there a couple of
0:51:55 days ago.
0:51:58 And they were saying to me, I just need to meet more guys.
0:52:02 And I’m sat there thinking, your actual job is networking.
0:52:03 Like you get paid to meet people.
0:52:06 You know more people than anyone I know.
0:52:06 Yeah.
0:52:13 I could say right now, I could say to this person, I need a chiropractor in Las Vegas.
0:52:16 And this person should go, I know the guy.
0:52:16 Oh, wow.
0:52:20 So I was saying like, the issue might be that, you know, you have too many options.
0:52:21 Too much jam.
0:52:22 Too much jam.
0:52:23 Okay.
0:52:25 So too many choices is one.
0:52:30 But I also think like we’re so accidentally, we become so obsessed with our morning routine,
0:52:33 our evening routine, our rituals, our self-care.
0:52:37 Self-care wasn’t even a thing that we talked about when I was on social media 10 years ago.
0:52:39 So what happens is I see rigidity.
0:52:44 There’s a new rigidity happening for both men and women, but a lot of women too, where, oh,
0:52:48 I can’t go on that date because I have to do my morning routine.
0:52:52 I can’t do that thing because I have to get my workout in.
0:52:57 And I think that we are putting our connections in the last place when actually, if we want
0:53:00 to know what’s really good for our health and our longevity, it’s our relationships.
0:53:06 We get the most of the good chemicals, of the good, happy laughs and the endorphins with
0:53:07 other people.
0:53:08 And we keep putting it last.
0:53:12 You must meet people though that they’ve been on like a hundred dates and they tell you that
0:53:14 they just can’t find the person.
0:53:17 And you go a hundred dates, like a hundred years ago, you wouldn’t even know a hundred
0:53:17 people.
0:53:18 Yeah.
0:53:19 And you’d be happily married.
0:53:20 Yes.
0:53:20 Yes.
0:53:22 I also think our checklists are getting in the way.
0:53:23 Checklist.
0:53:26 So many single people I know, they’ll tell me they have a list.
0:53:28 They have a list of things that they really want.
0:53:34 I, when I met my husband, I did not have a list, but there was just a connection there.
0:53:38 And even though we were very different on paper, it just worked.
0:53:44 And so I think that when people have a checklist, it actually blinds them to seeing a connection
0:53:46 right in front of their face.
0:53:47 Yeah.
0:53:50 And she said to me, I don’t know if this is on camera or not, so hopefully it’s okay if
0:53:53 I share it, but she’s like, you know, I just, I don’t know if he’s as career oriented
0:53:55 as I was like, that’s really important to me.
0:54:00 And I knew that was on her list, on her list, on her internal list, career is right up top.
0:54:02 Now they didn’t even talk about career.
0:54:04 So I said, well, do you, did you even know what he does?
0:54:05 Well, no.
0:54:08 So she was judging him based on his personality.
0:54:08 That’s it.
0:54:11 And it didn’t check the list.
0:54:15 And so what can happen on these dates is they become very conversationally transactional.
0:54:16 What do you do?
0:54:17 Check.
0:54:18 Where are you from?
0:54:18 Mm, don’t know.
0:54:19 Check.
0:54:20 So you’re trying to get through a list.
0:54:20 You want kids?
0:54:21 Mm-hmm.
0:54:24 So these checklists, I think, are creating a lot of rigidity.
0:54:31 And then you add in the busyness, the busyness trap, which is, I’m so successful, I’m so busy.
0:54:32 Busy is not a mark of success.
0:54:43 Do you think there’s also an element that we’ve got more and more ambivalent with, if we, the more and more we date, the more it becomes transactional, the more we show up without passion or interest or curiosity?
0:54:47 I don’t know if that’s ambivalence.
0:54:51 I think that is numbness.
0:54:55 Like, people have gotten really attractive.
0:54:56 I don’t know if you’ve noticed this.
0:54:57 Yeah, they have.
0:55:00 My goodness, people are so pretty.
0:55:03 Like, I’m on Instagram and I’m like, how does everyone look so good?
0:55:07 Like, I didn’t really know anyone with an eight pack when I went to school.
0:55:08 Like, did you?
0:55:11 Like, no, no, because that wasn’t really a thing.
0:55:12 I’m, like, old, right?
0:55:13 Like, no one had that.
0:55:14 There was no social media.
0:55:18 So, like, people had, like, you know, normal looks.
0:55:21 Now people are extremely attractive.
0:55:29 So, I think that the bar has gone up so that we’re all, like, numb to how beautiful people are, how funny people are, how kind people are because we’ve been on a thousand dates.
0:55:33 Or the funniest, best thing they ever did is on their Instagram and we saw it.
0:55:37 So, anything else is like, eh, seen it.
0:55:40 Like, nothing is impressive anymore.
0:55:45 Like, I, there’s two challenges I recommend for people who are in, like, kind of a funk.
0:55:52 Like, if you’re in, like, a, you’re burnt out or you’re feeling lonely or you’re, like, things are not working, there’s two challenges you could consider.
0:55:55 The first one is really hard.
0:55:57 And it’s the no mirror challenge.
0:56:00 It’s you go 30 days without looking in a mirror.
0:56:07 Something really crazy happens when you cannot see yourself and see how good you look and see what you look like.
0:56:09 And it’s especially powerful for women.
0:56:10 I did it for 30 days.
0:56:13 And I went, you have to do all your normal things.
0:56:13 You have to go to meetings.
0:56:15 You have to go out.
0:56:16 Without looking in a mirror.
0:56:18 Which means you usually, you don’t wear makeup.
0:56:20 You know, you don’t do your hair.
0:56:21 You kind of just go out as you are.
0:56:23 First, you realize that people still like you.
0:56:25 Even if you don’t look perfect.
0:56:31 So, no mirror challenge can give you a lot of confidence and also can show you where your true relationships, your true friends are.
0:56:36 The second challenge is a social media or an online blackout challenge.
0:56:43 Which is, if you don’t have any dopamine from your phone, you have to go get dopamine and oxytocin from in-person relationships.
0:56:52 So, if you have a blackout where you cannot go on any social media or have any kind of interactions on your phone and you have to go out in person, you actually do.
0:56:57 Like, I remember when I used to travel for work and I’d get to a city and there was nothing to do.
0:56:59 Like, there was no phone in my hotel.
0:57:00 I did not have an iPad.
0:57:04 You could read a book or you could try to go out.
0:57:05 And that’s what I would do.
0:57:08 I would, like, get to a city and I’d be like, well, I have nothing to do in the hotel room.
0:57:09 There’s literally nothing to do.
0:57:13 I had my book or I could go to the hotel bar or I could go walk around the city.
0:57:17 And I met more people in that time of my life than I do now.
0:57:20 Even though I’m connected to more people than ever.
0:57:24 I was just thinking then about something someone said to me a couple of days ago, which links to what you’re saying.
0:57:35 Someone said to me that much of the cause of the incel culture is these young men spend lots of time playing video games.
0:57:38 And the video games gives them the sense of accomplishment, the sense of building.
0:57:41 It also gives them the, like, dopamine hit when you, like, win a sword or some coins or something.
0:57:45 And so I was just also thinking about that in the context of being, like, a workaholic.
0:57:55 Like, if I’m working all day, every day on a screen, which is what I do, when it comes to, like, going out and meeting people and networking, for me, it’s like hell.
0:57:57 And I’m wondering if there’s a link there.
0:58:04 I’m like, maybe if I wasn’t on the screen for, like, 12 hours a day, I’d have more dopamine left over to go speak to somebody.
0:58:07 Dopamine and also the energy flip wouldn’t be so massive.
0:58:12 The energy that you’re using on your computer is very much output, right?
0:58:16 Like, you’re putting your energy into your machine to create content of some kind.
0:58:18 When you go out, it’s a feedback.
0:58:19 It’s back and forth.
0:58:24 Having your brain switch from one to the next is very jarring.
0:58:29 And if you already get dopamine from your screen, what’s the motivation for going out in person?
0:58:30 There’s only downside.
0:58:34 My computer has never energized me, but these conversations always do.
0:58:35 Yeah, why would you go out?
0:58:37 You’re already having the best conversations you can do, and you’re in control.
0:58:39 And look, I don’t know.
0:58:40 Just saying.
0:58:42 I think you like control.
0:58:43 Do you think I like control?
0:58:46 In what context would you think I like control in?
0:58:51 The reason I bring up the control thing is if you are on social media, you are in complete control.
0:58:54 You decide how often you scroll.
0:58:55 You decide where you click.
0:58:56 You decide when you’re done with something.
0:58:57 You just exit their video.
0:59:01 Well, you know, in conversation, if I don’t like your answer, I can’t go off.
0:59:03 I can’t turn your volume down.
0:59:05 I can’t double click on your like.
0:59:07 I actually have to sit and listen to you.
0:59:13 And I think that, you know, if you’re in control of your conversations, and even like at this table, you are in control.
0:59:18 Like, I’m talking a lot, but like, you can interrupt me anytime you want, and I will answer whatever question you ask me.
0:59:26 And so I wonder, don’t be mad at me, if in like real conversation, like, I could ask you anything that I want.
0:59:31 Like, right now, I have a thousand questions for you, but I’m trying to not ask them of you.
0:59:32 Ask me the questions.
0:59:35 Well, I asked you the one about control, but you didn’t really answer.
0:59:37 You asked it back to me.
0:59:40 You don’t think you’re a control freak?
0:59:43 Probably.
0:59:44 Okay, thank you.
0:59:44 Yeah, probably.
0:59:49 It’s all context dependent, because when you said control freak, I was like, well, I don’t have any control in that part of my life.
0:59:50 That’s like a democracy.
0:59:53 But typically, in business, I think that I’m a control freak.
0:59:55 Yeah, that’s why he says well.
0:59:56 I think if you ask my team, I’d say, yeah, he’s a control freak.
0:59:57 So I would argue.
0:59:58 Am I a control freak?
0:59:58 Am I?
0:59:58 Yeah.
0:59:59 He’s laughing.
1:00:02 He was already laughing about it.
1:00:03 The answer for me?
1:00:04 No, I don’t.
1:00:06 Thank you, Jack.
1:00:07 You’re welcome.
1:00:08 I’m a control freak.
1:00:10 No, I am.
1:00:12 Yeah, so I think, look, I don’t know.
1:00:18 But my guess would be why you don’t want to go, you know, out with people is because you have to give up control.
1:00:23 And you have to be in a conversation where you might be asked something, it might be boring, or you don’t like it.
1:00:23 And like, why?
1:00:23 Why?
1:00:25 I do struggle.
1:00:29 I really struggle with, like, going to, like, networking events and stuff.
1:00:31 I really struggle with that stuff.
1:00:38 I don’t love a networking event, but I’ve found that if I have a very specific goal, it’s better.
1:00:42 So, like, for example, if I, like, I’m researching my next book.
1:00:44 I’m looking for conversational case studies.
1:00:50 So, if I’m going to the event and I’m like, okay, tonight I’m going to try a new question and see how it goes.
1:00:54 You know, I’m then, I’m like, okay, I have a purpose.
1:00:56 Or if I’m like, I’m going to practice some new jokes.
1:01:00 Or if I’m, like, I’m looking for a new, you know, business inspiration.
1:01:01 Like, that helps me.
1:01:03 So, I think no one really likes networking events.
1:01:05 But if you have a goal, it makes it a little bit better.
1:01:10 Just for a second, I want to talk about a company I’ve invested in and who sponsored this podcast called Zoe.
1:01:14 Like me, many of you are big on tracking your fitness and your sleep.
1:01:17 But how many of you understand how your body handles food?
1:01:21 Metabolic fitness is all about understanding your metabolism’s response to food.
1:01:22 And we all react differently.
1:01:26 So, Zoe created a test to help you understand how your body responds.
1:01:34 And it starts with their famous test cookies, which are identical test meals with the same sugar, fat, and calorie content of the average meal.
1:01:37 And therefore, it acts as a metabolic challenge.
1:01:40 You also wear a continuous glucose monitor that tests your blood sugar levels.
1:01:45 I’ve done this test and it left me wondering how my metabolic fitness compared to others like me.
1:01:47 And my results revealed everything.
1:01:54 So, if you’d like to learn about your body’s response to food, head over to Zoe.com to order your test kit now.
1:01:58 And if you want a discount, use code STEPHEN10 at checkout for 10% off your membership.
1:02:05 As a Zoe member, you’ll get an at-home test kit and personalized nutrition program to help you make smarter food choices that support your health.
1:02:09 That’s Zoe.com with code STEPHEN10.
1:02:11 We’re talking about business there.
1:02:18 If I want to communicate more effectively as a leader in business, are there any ways that I can become a little bit more?
1:02:22 I guess there’s different types of leaders that struggle with different things.
1:02:24 But how do great leaders communicate?
1:02:25 What do they do well?
1:02:26 Oh, this is my favorite topic.
1:02:37 As a leader, especially if you’re trying to get – meet people and new people especially, your – what do you do needs to be IMA who helps.
1:02:42 A lot of leaders struggle with building the right connections.
1:02:47 And so, they’ll be very either, like, intellectual with their answer, so, like – or very vague.
1:02:51 So, like, I’ve heard business leaders say, oh, you know, I run a tech company.
1:02:54 That is a dream killer for a conversation.
1:02:55 People don’t know what to do with that.
1:03:00 So, what you’re better off saying is, I have a tech company and we help aspiring cooks.
1:03:05 So, this kind of actually pulls us to another conversation you had in our fake date scenario.
1:03:06 Yeah.
1:03:12 If you click on the first link there with the gentleman whose name is –
1:03:12 Tim.
1:03:13 Tim.
1:03:14 Oh, yeah, Tim.
1:03:18 I found it really fascinating watching you help Tim introduce his profession.
1:03:19 I love Tim.
1:03:21 So, Tim is my person, okay?
1:03:22 Tim is my person.
1:03:24 Like, he – let me tell you about Tim.
1:03:28 So, Tim is a code monkey slash software engineer, which we’ll watch that video in a second.
1:03:29 He is highly technical.
1:03:30 He’s very kind.
1:03:32 He loves what he does.
1:03:40 And on the date, he was actually the only person of the four speed daters who showed warmth the entire time.
1:03:42 And I didn’t know.
1:03:44 I even said to Jack, I was like, I think he’s into her.
1:03:45 And I asked him afterwards.
1:03:46 I said, are you into her?
1:03:47 And he said, no.
1:03:56 And I was very impressed with him because he still showed warmth, congeniality, and kindness, even though he wasn’t physically into her.
1:03:58 And I was like, this is magic.
1:04:04 I also think that Tim came across as a little bit nervous and a little bit awkward.
1:04:11 And I was like, ooh, Tim, if we could just dial up your confidence and add that to your warmth, you are going to find your person.
1:04:12 And so, I love Tim.
1:04:14 We can watch his interaction.
1:04:17 The first clip of Tim there I thought was fascinating.
1:04:17 All right.
1:04:18 That one there, yeah.
1:04:18 Okay.
1:04:20 You’re going to have a great date.
1:04:23 First, can I help you out with some advice?
1:04:23 Yeah.
1:04:25 Okay, so ignore the cameras completely.
1:04:26 Okay.
1:04:28 You’re making great eye contact, which I love.
1:04:31 She’s probably going to ask you, what do you do?
1:04:32 Okay.
1:04:33 What is your answer to that question?
1:04:38 I am a code monkey or a software engineer.
1:04:38 Okay, cool.
1:04:43 So, anytime I meet a software engineer, it’s a good answer, but it’s a conversational dead end.
1:04:43 Yeah.
1:04:46 Because unless I’m a software engineer, I don’t know what to say.
1:04:49 So, I’m like, so what I want you to do is actually create a hook.
1:04:52 So, you’re going to say, so what kind of coding do you do?
1:04:55 I do a lot of back-end stuff.
1:04:57 That’s probably too much.
1:04:57 Nope.
1:04:58 Don’t even know what that is.
1:05:01 You have to think of a hook to give me so that you don’t have this.
1:05:02 What do you do?
1:05:03 Software engineer.
1:05:04 What do you do?
1:05:06 Teacher.
1:05:09 Because we have to have a, we can’t, you can’t say, I’m a software engineer.
1:05:10 Do you like art?
1:05:10 Yeah.
1:05:11 We can’t do that, right?
1:05:12 How long have you been doing it?
1:05:12 How about that?
1:05:16 I’ve been doing it for five to six years and been loving my team so far.
1:05:17 Ah, do you lead a team?
1:05:20 I hope to one day, but not right now.
1:05:21 But you love your team.
1:05:23 Okay, so I think that that could be your hook.
1:05:25 So, I think you could say, like, I’m a code monkey, a.k.a.
1:05:26 a software engineer.
1:05:30 The best part of my job is playing with code all day, but also, like, hanging out with my team.
1:05:31 Yes.
1:05:33 Then you’re giving me a lot of hooks that I can then say next.
1:05:35 Any body language questions for me?
1:05:36 Your body language looks great.
1:05:37 You’re making eye contact.
1:05:38 I love your visible hands.
1:05:40 You already watched my Steven interview.
1:05:41 Oh, sometime.
1:05:41 Okay.
1:05:43 Perfect.
1:05:44 So, I think it’s great.
1:05:45 Mutual laughing is really good, too.
1:05:46 It’s like, that’s great.
1:05:48 If you’re ever nervous, just laugh.
1:05:48 Okay.
1:05:49 It’s going to go really well.
1:05:49 Okay.
1:05:50 You got this.
1:05:56 Okay, so this is exactly what happens with highly competent folks, is they have an answer
1:05:58 to the question that’s just the answer.
1:06:00 That’s not how good conversation works.
1:06:05 Master communicators make it very easy for people to ask a follow-up question or to get
1:06:05 hooked in.
1:06:10 So, whatever your answer is as a leader, you want to give people enough hook to be able
1:06:13 to be like, oh, I want to know more about that.
1:06:15 Software engineer didn’t do that for Tim.
1:06:17 Now, her response to this question is terrible.
1:06:19 Terrible.
1:06:20 Did you see what happened in the date?
1:06:20 No.
1:06:21 Oh, my goodness.
1:06:24 So, what do you do?
1:06:24 Cheers.
1:06:25 Cheers to you as well.
1:06:31 I am an AI consultant and I make tech content.
1:06:33 Oh, okay.
1:06:34 Yes.
1:06:35 In the tech space.
1:06:36 In the tech space.
1:06:36 Yes.
1:06:36 Awesome.
1:06:37 What about you?
1:06:39 I am a code monkey.
1:06:41 Code monkey?
1:06:41 Yeah.
1:06:42 Oh, no.
1:06:43 No, software engineer.
1:06:44 No, I love my job.
1:06:45 Tell him something good.
1:06:46 Okay.
1:06:51 Yeah, we love code monkeys.
1:06:53 Yeah, no.
1:06:54 I used to be a code monkey.
1:06:55 No way.
1:06:55 Yeah.
1:06:56 You used to, um.
1:06:59 For like six years, seven, maybe.
1:07:00 Yeah.
1:07:01 Did you like it?
1:07:07 Um, I did, but I, okay, I thought I liked it and then I realized I didn’t.
1:07:08 No way.
1:07:08 Yeah.
1:07:12 It was like one of those things where after it’s over, you’re like, wait a second.
1:07:13 I wasn’t that happy.
1:07:16 Do you know, I have to say, I don’t think he should call himself a code monkey.
1:07:17 Yeah, it’s a bit, it’s.
1:07:18 Demeaning.
1:07:20 Yeah, and also people, people don’t know what it is really.
1:07:22 Like, I didn’t even really know what it was.
1:07:22 I was like, what?
1:07:25 But it sounds kind of, her reaction was telling.
1:07:26 She went, oh, no.
1:07:27 I know, no.
1:07:29 And so, so, so she says, oh, no.
1:07:33 So, first of all, I said to her afterwards, why did you do that?
1:07:36 If you disagree with someone, you can disagree with them, but then give them something
1:07:36 else.
1:07:37 So she was basically like, oh, no.
1:07:40 And then he’s like, yeah, I love what I do.
1:07:45 Yeah, but I think he has responsibility there because he shouldn’t describe himself as a
1:07:46 code, a monkey anything.
1:07:47 Yeah.
1:07:55 The minute you sound like you are a, like a involuntary, like slave to something against
1:07:56 your will.
1:07:56 Totally.
1:08:01 If I said I was a podcast monkey, you wouldn’t think, you wouldn’t think, oh, amazing.
1:08:01 I’m so happy for you.
1:08:02 Would you?
1:08:02 No.
1:08:04 I’d be like weird.
1:08:04 Exactly.
1:08:08 It’s the word monkey that they’re adding makes it seem painful.
1:08:09 I think you’re right.
1:08:10 He, he came up with a better answer.
1:08:14 And this is like, this is the takeaway for leaders is what question are you asked all
1:08:14 the time?
1:08:18 I know people in business are asked the same questions all the time, either networking
1:08:20 or in their business pitches.
1:08:24 I always think this when I watch Dragon’s Den or Shark Tank is like, you were, you knew this
1:08:25 question was coming.
1:08:27 You want to have a really, really good answer.
1:08:32 And so making sure that you’re ready for the answer and the more stories you can use, the
1:08:32 better, right?
1:08:35 Like, that’s why I’m like, I want you to start that note in your phone of all the stories
1:08:38 of all the different topics that come up, is it’s so important to have good answers with
1:08:39 those questions that you know are coming your way.
1:08:41 What’s a great answer then?
1:08:42 Give me an example of a great answer.
1:08:47 So if I’m the CEO of a media company, what’s a great answer?
1:08:48 If someone says, what’d you do?
1:08:48 Yeah.
1:08:49 I’m a CEO of a media company.
1:08:51 So you want to start with clarity.
1:08:53 So what is it exactly you do?
1:08:58 I don’t like people who have like these crazy, weird metaphors for like, right, right.
1:08:58 So tell them what you do.
1:09:02 I’m a CEO of a media company and, you know, we work with amazing clients like,
1:09:07 So tell me who’s the best client you worked for, the most interesting client you worked
1:09:08 for, what’s the most interesting project you worked for?
1:09:12 Like, tell me that story or tell me how you moonlight.
1:09:17 So if your job is boring, be like, oh, you know, I’m a CEO of a media company, but I garden
1:09:19 on my free time.
1:09:24 Like, like give me the side hustle so I can say, oh, what kind of media or tell me about
1:09:24 the gardening.
1:09:29 So give an interesting story about who it is you work for or give me a side hustle that’s
1:09:30 really interesting or passion.
1:09:37 And I heard you say that using the word because as a leader is important to getting people
1:09:37 to come with you.
1:09:39 Humans need reasons.
1:09:44 When there is a reason, even if it’s a silly reason, it helps us feel more motivated.
1:09:48 So it was a very, very silly study that was done that looked at this where they had people
1:09:53 go up to a copy machine in a library and ask, can I make copies?
1:09:56 Now, everyone who’s in the line for the copy machine has to make copies.
1:10:01 They found that people who went up to the line to cut the line and said, excuse me,
1:10:02 can I make some copies?
1:10:03 They got rejected.
1:10:05 They’re like, no, dude, get in the back of the line.
1:10:06 We’re all making copies.
1:10:09 But if someone said, excuse me, can I make copies?
1:10:11 I really have to copy this.
1:10:15 Like with a reason, people were more likely to let them cut, even though it was exactly
1:10:16 the same thing as the first thing.
1:10:20 The point of the study was to show that if you have a because, even if it’s a silly
1:10:23 because, people are more likely to do things for you.
1:10:28 I don’t love this idea, but I think the important point for us is you want to know your why.
1:10:31 That’s why I said, tell people who you help.
1:10:36 So if you’re a CEO of a media company, who you help is your most interesting client.
1:10:42 Or if you’re a life coach, don’t just say, I’m a life coach or I’m a consultant.
1:10:43 I’m a life coach.
1:10:46 I help women who really want to get their nutrition under control.
1:10:48 Then I know who you work for.
1:10:50 That’s your why, and that gives someone a reason.
1:10:53 Or, you know, I’d really love to work with you.
1:10:57 I think that I could really, really change your nutritional outlook and put you in more control
1:10:58 of your nutrition.
1:11:03 That because, even though it’s implied, even though I already heard it, it hooks someone
1:11:06 in to go, ah, if they have a why, I can buy into that why.
1:11:08 And I don’t think he did a very good job on that.
1:11:11 However, he was very warm with her, even though he wasn’t into it.
1:11:12 I thought that was very respectful.
1:11:15 How are either of them supposed to know if the other person is attracted to them?
1:11:16 Exactly.
1:11:19 This is why I’m doing what I’m doing.
1:11:26 The number one thing that is causing loneliness is we are withholding our liking, both with
1:11:27 friends and in romance.
1:11:33 With all of these daters, none of them, 0%, showed any kind of obvious liking.
1:11:36 How are we going to have babies?
1:11:38 How are we going to have marriages if we’re withholding our liking?
1:11:41 How are we going to have friends if we don’t know if someone likes us?
1:11:45 I think we should be going around showing, amplifying our likes to the people that we’re
1:11:45 with.
1:11:50 So how do I signal that I like someone, and how do I know if they like me?
1:11:53 Okay, so verbally, I think it’s very easy, right?
1:11:55 You can be very direct and be like, oh my gosh, this is so much fun.
1:12:04 If someone is interesting, funny, likable, fun, say in that moment, oh, this is so fun.
1:12:06 This is so interesting.
1:12:08 Being with you is always so interesting.
1:12:14 So that’s one way you can do it is affirming the adjective that you’re already feeling and
1:12:14 saying it out loud.
1:12:15 Right?
1:12:17 Like I think that Kendrick was very funny.
1:12:21 And I actually said to him in our like pre-interview, I was like, oh, you’re really funny.
1:12:23 That must be a double-edged sword.
1:12:24 He was the first guy.
1:12:24 The first guy.
1:12:25 Yeah.
1:12:26 I said, you’re really funny.
1:12:27 And that made him feel really good.
1:12:29 I was like, oh, yeah, yeah, yeah.
1:12:30 And I was like, I think that’s good.
1:12:32 But also probably it’s harder to get depth.
1:12:33 He’s like, yes, that’s true.
1:12:37 So if someone is funny, interesting, delightful, a good confrontationalist, tell them.
1:12:38 That’s the first thing.
1:12:39 It’s like, don’t withhold that.
1:12:40 We don’t tell people, do we?
1:12:41 Never.
1:12:42 We don’t tell people.
1:12:45 I was just thinking about a meeting I had last week and I was thinking, God, if I’d started
1:12:50 that meeting just by telling the person what I thought of them, really positive thing, it
1:12:53 would have completely probably made them feel good.
1:12:53 Yes.
1:12:55 It goes back to your point about giving them serotonin or…
1:12:57 And it makes you more likable.
1:12:59 Like we like people who like us.
1:13:03 So the more obvious you are with your liking actually just makes you more likable.
1:13:07 So affirming them, making sure that they know that you were thinking of them.
1:13:08 So like, I was just thinking of you.
1:13:09 I was still looking forward to this.
1:13:10 I’ve been looking forward to this all day.
1:13:11 And then nonverbal liking.
1:13:17 So for men, vocalizations, hmm, ah, oh, we love those.
1:13:18 We love a triple nod.
1:13:19 We love a head tilt.
1:13:21 We love a lean.
1:13:22 All of those, see?
1:13:30 Oh, you know, there was something funny that I read recently, which is women list humor as
1:13:32 a number one trait they want in a man.
1:13:35 Men don’t care as much about humor in a woman.
1:13:38 They want a woman who laughs at their jokes.
1:13:40 Of course.
1:13:46 Which I thought this was so good and so helpful that for a man, yes, it’s good if you can work
1:13:48 on being funny because women do like it.
1:13:51 But if you’re a woman, you actually don’t have to be that funny.
1:13:52 You just have to be willing to laugh.
1:13:54 And that brings me back to liking.
1:14:01 Being an easy laugher, like being ready to laugh, is one of the most likable, complimentary things
1:14:02 you can do for someone else.
1:14:05 That was good.
1:14:06 Thank you.
1:14:07 I like it.
1:14:11 Is this real or not real?
1:14:12 We like it.
1:14:12 I like it.
1:14:14 You can’t even tell.
1:14:17 That’s a very believable laugh.
1:14:17 It was good.
1:14:21 There’s sometimes people will like withhold their laughing or like they’ll be like, oh,
1:14:21 that’s funny.
1:14:22 Right?
1:14:26 So being an easy laugher is also like the fastest way to tell someone, I like you.
1:14:28 When we laugh, we are absolutely showing we like someone.
1:14:30 So nonverbal and verbal liking is like very important.
1:14:31 What if you’re not funny?
1:14:35 Because a lot of people, we’ve sort of categorized ourselves as being a funny person or a not funny
1:14:35 person.
1:14:39 So is there a way, if you’re not funny, to be funny?
1:14:41 Yes.
1:14:44 And it’s being the best passenger ever.
1:14:48 If you’re not a joke teller, the joke teller is the driver, right, in a conversation.
1:14:49 They’re telling funny stories.
1:14:51 They’re telling funny anecdotes.
1:14:51 They’re very funny.
1:14:52 They’re driving.
1:14:56 Well, drivers need passengers to laugh at their jokes.
1:14:59 So you are going to be the best passenger ever.
1:15:00 You’re going to laugh at the joke.
1:15:02 You’re going to bang on the table.
1:15:03 I love table bangers.
1:15:06 You know, I have people in my life who are not very funny, but they love to bang on the
1:15:08 table when I tell a funny joke and that makes me feel so good.
1:15:09 They don’t need to be funny.
1:15:11 I’m happy to try, right?
1:15:16 So if you’re not funny, just be very good at hyping up other funny people.
1:15:18 You also could be a curator of funny.
1:15:20 You find the best funny GIFs.
1:15:21 You find the best funny clips.
1:15:23 You share the best funny posts.
1:15:26 Like, you don’t have to be funny to be a curator of funny.
1:15:30 Like, I have a friend who’s not that funny, but he has the best clips and memes that he
1:15:31 sends me.
1:15:34 And so I think of him as funny even though he’s never told a joke.
1:15:35 He’s just passing on other people’s funny.
1:15:36 Totally.
1:15:38 But it’s associated with him.
1:15:41 But that does make him funny because he knows how to select funny.
1:15:44 Because I’ve got a friend who sends, like, the worst GIFs.
1:15:45 But isn’t that funny?
1:15:46 Yeah, like, they’re never funny ones.
1:15:47 But doesn’t it make me laugh?
1:15:48 Bad GIFs.
1:15:50 What do you mean?
1:15:52 The GIFs are so strange.
1:15:53 Oh my God, what a sad soul.
1:15:54 I’ve got one friend.
1:15:55 My friend, Ash, who sends fire GIFs.
1:15:56 But I’ve got this other friend who I shan’t name.
1:15:58 Yeah, please don’t name him.
1:15:59 No, no, just in case everyone’s listening.
1:16:00 He literally sends not funny GIFs.
1:16:02 We’ve all got a friend that sends, like, the bad meme.
1:16:05 And they drop it in the chat and everyone’s like.
1:16:06 Thumbs up.
1:16:07 You know?
1:16:09 But, like, doesn’t it make you kind of laugh?
1:16:11 Don’t you love them for it?
1:16:11 I love them.
1:16:14 But I think, could they improve their meme game?
1:16:15 Yeah.
1:16:17 Like, I wouldn’t take the risk.
1:16:20 Especially if I hadn’t hit any fire emojis in a long time.
1:16:22 I wouldn’t be, by high conviction.
1:16:27 Okay, if that was them, if that was me, if I’m like, I’m not that funny, I can learn to be funny.
1:16:28 Do you think you can learn to be funny?
1:16:30 I think I have.
1:16:32 Like, I think I’ve learned to be a little bit funny with, like, my sense of humor.
1:16:34 I think I’m taking improv class.
1:16:36 Like, really, really taking improv class.
1:16:40 A lot of humor is just trying things and seeing if they land.
1:16:46 So if you’re not funny and you want to be and, like, something to go to work on, take an improv class and work on being funny on stage.
1:16:50 I also think you can study funny people and see how they make their jokes.
1:16:52 Like, and you can have the same jokes.
1:16:58 For example, I have a friend who, whenever he’s over at our house, and I say, babe, to my husband, he goes, yes.
1:16:59 And it’s always funny.
1:17:00 It’s always funny.
1:17:02 It’s the only joke he really makes.
1:17:03 But I love it.
1:17:07 And so I think you can also have, like, sort of jokes that you’ve figured out that you just use over and over again.
1:17:08 And touch.
1:17:10 Is that a cue of interest?
1:17:11 Yes.
1:17:12 I love touch.
1:17:19 But you have to be a little bit careful with it because if you do it inauthentically or awkwardly, it’s, like, a total fail and looks terribly, horribly wrong.
1:17:21 I love a high five.
1:17:23 Like, I love, like, oh, my gosh, that was great.
1:17:23 Yes.
1:17:25 Oh, my gosh, we’re both into that.
1:17:28 Like, I love, like, you’re making a funny face.
1:17:29 Only you can pull off high fives.
1:17:30 What?
1:17:39 Like, I don’t know whether this is a British thing or not, but if I started high fiving people in meetings, people would think I was very strange.
1:17:41 No, I think people would like it.
1:17:44 No, I think it’s, I think people have, like, a model of you.
1:17:45 Okay.
1:17:45 Okay.
1:17:50 And I think they understand, like, the upper limits of your enthusiasm when you’re excited, you know, your playfulness.
1:17:52 I think high fiving.
1:17:53 It’s outside your bubble.
1:17:54 Jemima.
1:17:55 Do you know Jemima out there?
1:17:55 Of course.
1:17:56 She could high five.
1:17:56 She could get away with it.
1:17:57 Of course.
1:17:57 Because that’s, like, in high five.
1:17:58 I think I have high fived Jemima.
1:17:59 There you go.
1:17:59 Yeah.
1:18:00 Okay, so, all right.
1:18:01 Find your thing.
1:18:02 You have a flavor.
1:18:02 Yeah.
1:18:03 Everyone has a flavor.
1:18:08 Your flavor is not high fiving, but it’s probably something else, like a dry sense of humor.
1:18:12 In fact, they did a study where they looked at worriers and not worriers, like neurotics and
1:18:12 not neurotics.
1:18:16 Neurotics are known for making self-deprecating jokes, and we like it about them.
1:18:21 Like, they’re constantly making fun of themselves, and we like it, whereas low neurotics, people
1:18:25 who are not worriers, who are, like, really confident, they love to make jokes about other
1:18:26 things, but never about themselves.
1:18:28 So, like, everyone has, like, their flavor, and that’s good.
1:18:29 You’ve got to find it.
1:18:31 And you should study people who are like you, right?
1:18:36 Like, there has to be – like, I love to watch, like, those talk shows, like, you know,
1:18:41 Jimmy Kimmel or whatever, and I pay attention to the interviews that have more than one laugh
1:18:42 every 30 seconds.
1:18:46 So, my goal on a keynote – like, I give a lot of keynotes for organizations – I try to have
1:18:48 a laugh every minute, if I can.
1:18:52 I think that if you have a laugh every minute, you’re considered funny, and that actually
1:18:54 opens up the brain to more learning.
1:18:58 So, on interviews, I pay attention to who are the interviews – what are the interviews
1:19:02 where they’re getting a laugh every 30 seconds – 30 to 60 seconds, and I’m paying attention
1:19:04 to how are they doing it.
1:19:06 And that is how I’ve learned to be funny.
1:19:09 Like, for example, like, a really easy one for humor I’ve learned is, like, if you have,
1:19:13 like, one, two, three things, and the third thing is weird, people almost always laugh.
1:19:17 So, if you’re like, oh, you know, Texas is great.
1:19:21 It’s the land of tacos, cowboy hats, and hot girls.
1:19:25 Like, if you make the third thing a weird one, people kind of like, ha, like, they think
1:19:26 it’s funny.
1:19:29 And so, like, if you – like, you can begin to play with those things if you learn.
1:19:32 But I’ve noticed that as a pattern, just, like, anecdotally by watching people.
1:19:35 So, I think that you could find someone who’s like you.
1:19:38 Like, you should find a British smart guy.
1:19:40 Who’s a British smart guy who’s funny?
1:19:41 Jack.
1:19:42 Jack’s smart.
1:19:43 Jack.
1:19:45 And just, like, see what kind of jokes they’re making.
1:19:46 I bet you those jokes will work for you, too.
1:19:47 They do.
1:19:48 Yeah, yeah.
1:19:49 I still like steal jokes from British smart people.
1:19:50 For sure.
1:19:50 So, like, I think that works.
1:19:53 I also think there was a study that was done about, like, charisma.
1:19:55 And we’re talking about master communicators, especially leaders.
1:19:57 I work with a lot of leaders.
1:20:02 And what I tell them is you can actually channel your role model that will completely change
1:20:02 your body language.
1:20:07 They asked presenters to present on stage, a little one-minute presentation, which, by the
1:20:09 way, very hard to do if you’re not a presenter.
1:20:11 So, they had them give a little presentation on stage.
1:20:16 And they took them off and they said, okay, now we want you to channel Steve Jobs and give
1:20:17 another presentation.
1:20:21 Now, don’t tell anyone what you’re doing, but just in your mind, just channel him.
1:20:23 When they got on stage, they were more charismatic.
1:20:25 They used more vocal variety.
1:20:25 They used more hand gestures.
1:20:26 They were more confident.
1:20:29 They spent almost double the amount of time on stage.
1:20:30 And they liked it more.
1:20:32 Simply by channeling Steve Jobs.
1:20:37 So, I share this because I think you don’t necessarily have to be funny or charismatic on
1:20:37 your own.
1:20:42 But if you’re channeling the most funny person you know, or the most charismatic person you
1:20:46 know, it can transform your vocal and nonverbal cues to be more like that person.
1:20:47 Micro expressions.
1:20:48 Yes.
1:20:49 Okay.
1:20:52 I feel like when I ask you a question, every question is your favorite question.
1:20:54 I have some that are not my favorites, but you haven’t asked them yet.
1:20:55 Okay, good.
1:20:55 Okay, good.
1:20:57 This is what got me into this work.
1:20:59 It was actually micro expressions.
1:21:07 So, there are many people, especially if you have narcissists in your life, who misinterpret
1:21:09 neutral expressions as negative.
1:21:14 So, one of the problems I had early on that caused me to be awkward is I thought everyone
1:21:14 hated me.
1:21:16 I thought everyone was angry at me.
1:21:17 So, I’d misinterpret the expression.
1:21:20 I would think they hate me, which made me even more awkward.
1:21:21 It was a very bad cycle.
1:21:25 So, one of the first things I discovered with this work where I was like, why doesn’t everyone
1:21:26 know this?
1:21:32 I was 20 years old and I stumbled upon this idea that some of our expressions are universal.
1:21:36 That across cultures and genders and races, we make the same facial expressions for the same
1:21:37 emotions.
1:21:42 Now, there’s some controversy about micro expressions and how universal they are, but there are seven
1:21:46 that we’ve found have a lot of universal applications.
1:21:48 And I would love to teach you those seven.
1:21:48 Please.
1:21:49 Okay.
1:21:51 Let’s actually start with fear.
1:21:54 So, fear is a universal response.
1:21:56 And when we make this face, it helps keep us safe.
1:21:59 It’s when we widen our eyes so our eyelids, our upper whites show.
1:22:03 We raise our eyebrows up and we usually open our mouth like that.
1:22:09 The reason why we make this face innately is because if we see a tiger, like back from caveman
1:22:16 days, our mouth opens, takes in oxygen, and opens in case we have to yell for help or run for our lives.
1:22:22 Our eyebrows and our eyelids lift up so we can take in as much of the space as possible.
1:22:24 The safest face I can make as a human is this one.
1:22:27 Right?
1:22:27 I can say anything.
1:22:28 I can take in oxygen.
1:22:29 I can see as much as possible.
1:22:33 That is why we make that expression when we feel fear.
1:22:40 When we see it, and you see it a lot in business environments, you are spotting, oh, I just tapped
1:22:42 into a little bit of nervousness.
1:22:44 And it typically happens around confusion.
1:22:50 So, I will sometimes be giving a presentation and I’ll notice someone will go, and I know
1:22:53 I just said something that they didn’t like or they made them nervous or that makes them
1:22:54 feel a little bit afraid.
1:22:56 And I can say, this makes sense.
1:22:57 Are we all good?
1:22:59 Let me rewind and re-explain that again.
1:23:01 So, I spot the fear and I immediately address it.
1:23:04 So, what you want to look for is those upper whites of someone’s eyes.
1:23:07 That’s how you know that someone just triggered, you triggered a little bit of nervousness in
1:23:07 them.
1:23:10 When you say upper whites of someone’s eyes, what do you mean?
1:23:11 I literally mean the upper whites up here.
1:23:12 So, not lower.
1:23:17 Like, when I’m afraid, my eyes peel up so you can see the upper whites of my eyes.
1:23:19 It’s very unnatural to do that, right?
1:23:20 Like, you would never do that normally.
1:23:22 We do that when we’re actually feeling afraid.
1:23:26 Now, I tend to raise my eyebrows up to show, like, a punctuation.
1:23:29 But this is, like, it’s a much bigger expression.
1:23:30 Yeah.
1:23:33 So, when you see it, make sure that you immediately address it so you calm that fear.
1:23:35 Okay.
1:23:36 So, fear is the first one.
1:23:38 The second one that I want to talk about is disgust.
1:23:41 So, disgust is a very negative emotion.
1:23:43 We make it when we don’t like something.
1:23:47 So, it’s when we crinkle our nose up and flash the upper whites of our teeth.
1:23:48 Ugh.
1:23:48 Yeah.
1:23:49 It’s a space.
1:23:55 We do it to inhibit our nasal passages, like when we smell something bad or taste something
1:23:55 bad.
1:24:00 But, interestingly, we also do this when we don’t like something we hear or see.
1:24:03 I see this a lot with lie detection.
1:24:05 So, we do a lot of lie detection research.
1:24:08 And I’ve noticed lying makes people feel dirty.
1:24:10 We do not like to lie.
1:24:15 And so, people will often lie as – they’ll make the disgust expression as they’re lying.
1:24:17 So, I’ll say, you know, so what do you think of the new guy?
1:24:20 Oh, yeah, yeah, you know, he’s pretty good.
1:24:23 And they hold this expression up.
1:24:28 Look for secret disgust if you ask someone a preference-based question.
1:24:33 If they are lying, they will often show disgust because they’re literally disgusted with themselves
1:24:35 for having to make that distinction.
1:24:37 So, it’s an inhibitor.
1:24:37 And you always want to look up here.
1:24:39 We don’t do that naturally, right?
1:24:40 We don’t do that naturally at all.
1:24:42 So, that’s a really good one to look out for.
1:24:46 Also, you can predict behavior better with disgust, right?
1:24:52 So, if you ask someone a question and they go, um, you know that they’re not in a good
1:24:54 headspace, that’s when you immediately want to give permission.
1:24:56 Hey, look, I’m on your side.
1:24:58 I’d rather just know what you really think.
1:25:04 I have prevented lies by giving someone full permission to just tell me the truth.
1:25:06 Yeah, I think I pull that sometimes when I don’t want to do something.
1:25:08 So, someone might say, do you want to go to this restaurant?
1:25:09 I go, ah.
1:25:10 Yeah.
1:25:14 And you don’t even realize you’re doing it because we make it accidentally.
1:25:17 It looks like a mulling, but actually, I’ve given away that I actually don’t want to go.
1:25:21 And why not be in relationships where we can say, hey, look, we’re good.
1:25:22 We don’t have to go to dinner.
1:25:22 Yeah.
1:25:23 Like, I’d much rather say that.
1:25:24 Okay, that’s disgust.
1:25:26 Anger is a really interesting one.
1:25:29 So, anger, they did computer-generated faces.
1:25:33 And they found that when you make the components of anger, it makes your face look stronger.
1:25:34 People perceive you as stronger.
1:25:39 So, the reason we make this from an evolutionary perspective is because when we are angry,
1:25:42 it makes us look physically strong, which makes sense before we get into a fight.
1:25:48 So, anger is when we usually tense our lids, we pinch our shoulders together, and we harden
1:25:48 our lips.
1:25:50 And we often jut our jaw out.
1:25:51 So, jut your jaw at me.
1:25:55 Like, before a fight, people often will be like, what’s up?
1:25:56 What’s up?
1:25:59 They jut their jaw out because it makes you look stronger.
1:26:01 It’s a way of, like, showing territorial gestures.
1:26:04 And we also tense our lips and tense our eyes.
1:26:05 This makes us see better.
1:26:07 So, right before a fight, you look confused.
1:26:08 Nikki, I’m sorry.
1:26:12 Okay, so, harden your lips.
1:26:13 Yep.
1:26:15 I thought I had a heart on my lips.
1:26:17 Oh, you actually did it perfectly just a second ago.
1:26:17 Yeah, yeah, yeah.
1:26:21 And then you see those vertical lines appear, and then tut your chin out at me.
1:26:22 Yeah.
1:26:24 That’s like, what are you doing?
1:26:25 I don’t like this.
1:26:28 And if you hold that expression, you’ll begin to feel angry and defensive.
1:26:29 Isn’t that weird?
1:26:30 Yeah.
1:26:31 So, it makes you look strong.
1:26:32 That’s why we make that face.
1:26:36 I always look out for, in the business environment, you don’t often see that full anger, right?
1:26:38 But you will often see a chin jut.
1:26:42 So, if I’m, like, in a meeting or I’m a team call, and I’m looking at it, someone goes,
1:26:44 Yeah.
1:26:47 I know that I’ve just made them a little bit angry.
1:26:50 Typically, in anger, people do two things.
1:26:53 They go on the offensive or the defensive.
1:26:54 I want to prevent either.
1:26:57 So, when someone’s angry, they go, it’s not my fault.
1:26:57 It’s your fault.
1:26:58 Offensive.
1:27:00 Or they go on the defensive.
1:27:00 Not my fault.
1:27:02 I don’t want that, right?
1:27:04 So, they’ll often attack or they get very defensive.
1:27:05 I want to disengage that completely.
1:27:08 So, I’ll say, hey, look, we are on the same page.
1:27:12 If you see someone in anger, you want to immediately go into shared mutual understanding, mutual goals.
1:27:14 Okay.
1:27:14 So, that’s anger.
1:27:17 And let’s talk about a good one, which is happiness.
1:27:20 So, happiness, we’ve talked about before, which is the only true expression of happiness
1:27:24 is when the happiness reaches all the way up into our upper cheek muscles, all the
1:27:24 way up here.
1:27:29 I know I’ve tried so hard with the smiling thing since we last met.
1:27:30 But it’s really not going well for me.
1:27:31 I know.
1:27:35 But when you are happy, like when you laughed earlier authentically, it does it automatically.
1:27:36 It already does it.
1:27:37 So, it’s this upper cheek muscles.
1:27:40 When we reach those upper cheek muscles, don’t fake smile.
1:27:41 I’d rather you real smile.
1:27:42 That looks good.
1:27:42 Does it actually?
1:27:43 Yeah, yeah.
1:27:43 That was good.
1:27:45 Oh, yes.
1:27:45 I like it.
1:27:48 I’m always on the lookout for fake smiles, right?
1:27:52 Like, especially in the work setting is if someone, especially in sales, I do a lot of sales
1:27:53 trainings.
1:27:56 If someone’s like, oh, yeah, I love this, but they don’t love it.
1:27:57 You’re not done selling.
1:27:58 Like, keep building rapport.
1:28:01 So, you’re looking for the absence of real happiness.
1:28:01 That’s what you really want.
1:28:03 And that’s really, you said it’s about this section.
1:28:05 Yeah, this section of your face.
1:28:06 So, this should go up.
1:28:07 All the way up.
1:28:07 Yes.
1:28:10 And you, remember, anyone can fake smile.
1:28:11 It’s all in your upper cheek muscles.
1:28:14 All in your upper cheek muscles.
1:28:14 Okay.
1:28:15 Here.
1:28:15 Yeah.
1:28:16 Like that.
1:28:18 That’s it.
1:28:23 That’s why you have to be careful with Botox because there’s a lot of, I could talk a lot
1:28:27 about Botox if you want to, but when people Botox their smile wrinkles, they actually feel
1:28:28 less happy.
1:28:35 So, there’s a feedback hypothesis of when you show an emotion, you actually begin to feel
1:28:35 the emotion.
1:28:41 So, people who have Botox their smile wrinkles can’t make a true happy face and actually feel
1:28:41 less happy.
1:28:43 It’s also the same with negative emotions.
1:28:47 So, if you Botox your anger, you’ll actually feel less angry.
1:28:52 They’ve started to use it for anger management, as if you Botox your anger muscles, you actually
1:28:53 are less volatile.
1:28:56 So, there’s all kinds of things that happen with our face when we begin to change it.
1:28:57 Damn.
1:28:59 Okay.
1:29:00 So, that’s anger.
1:29:01 Sadness.
1:29:01 Yeah.
1:29:04 Sadness is the most contagious of all the expressions.
1:29:07 So, sadness is the hardest one to fake.
1:29:08 It’s really hard to do.
1:29:13 So, the first thing is you pull your mouth down into a frown, and then you puff out your
1:29:17 lower lip, and then you pinch your eyes together and kind of droop your lids.
1:29:17 Uh-huh.
1:29:18 Uh-oh.
1:29:19 Made you yawn.
1:29:20 You know what’s funny?
1:29:23 Is if you make a sadness expression, it will either make you yawn or cry.
1:29:24 Are your eyes watering?
1:29:25 Yeah.
1:29:26 It worked.
1:29:27 I think the yawn made the eyes water.
1:29:29 But it’s all part of the same system.
1:29:30 Oh, right.
1:29:30 Isn’t that crazy?
1:29:31 It’s so funny, yeah.
1:29:32 Isn’t that weird how that happens?
1:29:32 Yeah.
1:29:35 So, you know you’ve made a good facial expression or a good sadness expression when you actually
1:29:36 begin to tear up.
1:29:41 They found that when babies want attention, they pout out their lower lip because we find
1:29:43 it quite cute, right?
1:29:45 When babies do that, we’re like, oh, we need to help you.
1:29:49 So it’s actually evolutionary that when we do that, it actually is a way that we get help.
1:29:55 So when I see that downward frown, you know, pull their mouth into a downward frown, I know
1:29:56 that something is going on for them.
1:29:59 And I’m careful with this at work especially.
1:30:03 It’s empathy, compassion, or space.
1:30:08 Like if someone’s going through something at work, you don’t always want to be like,
1:30:09 well, tell me about your divorce.
1:30:10 Go ahead and tell me about that.
1:30:10 No.
1:30:14 You might want to be like, look, if this is not a good time for a meeting, we can reschedule.
1:30:16 We don’t have to do this right now.
1:30:18 So I think that space is sometimes the best thing.
1:30:19 Or can I help?
1:30:21 But it’s hard to tell the difference.
1:30:22 It’s hard to tell.
1:30:24 So you’ve just got to ask.
1:30:25 Yeah.
1:30:28 And I think like that’s the mistake that people make when we’re coding emotions is they think
1:30:31 that they have to rely completely on their own reading.
1:30:32 No.
1:30:36 If you see an expression you don’t know what it means, be like, hey, all good.
1:30:37 Are you good?
1:30:38 You want to tell me anything?
1:30:43 Like asking for clarity no matter what the emotion is, whether it’s good or bad, it’s always good.
1:30:49 A little trick I also use, if you want to calm someone down and you’re not sure what’s bothering
1:30:52 them, name an emotion you think it is and have them correct you.
1:30:57 So I will often use the word upset because people will almost always correct you.
1:30:58 So I’ll say, are you upset?
1:30:59 No, I’m not upset.
1:31:00 I’m angry.
1:31:01 Oh, good.
1:31:02 Now we’re at least on the same page.
1:31:02 I know that you’re angry.
1:31:03 Interesting.
1:31:05 And that really works well.
1:31:07 Sometimes that winds people up a little bit.
1:31:08 Yeah, but at least you get the truth.
1:31:08 True.
1:31:09 It does start the conversation.
1:31:10 Yes.
1:31:12 And it gets you the truth of like, what are they actually feeling?
1:31:12 Okay.
1:31:13 We did those ones.
1:31:14 Contempt.
1:31:16 Contempt and surprise, I believe, are last.
1:31:18 So we’ll do contempt last.
1:31:19 Surprise is a very easy one.
1:31:23 It’s actually the longest of the micro expressions because we want to see it from far away.
1:31:26 So we just like go as wide as possible.
1:31:28 Surprise is not positive or negative.
1:31:31 The most important thing about surprise is the difference between surprise and fear.
1:31:32 Here’s why.
1:31:37 If I say to you, did you know about that email that was going to be sent out on Monday to the whole team?
1:31:40 Surprise, I had no idea.
1:31:43 Versus fear, I didn’t know.
1:31:49 So surprise versus fear is very important when you’re trying to gauge, does someone know something or not know something?
1:31:51 It works really well with kids and teenagers too.
1:31:52 Because they’re bad at hiding it.
1:31:54 They’re really bad at hiding it.
1:31:57 So like if you’re like, did you take my phone?
1:32:01 Probably not or probably did.
1:32:01 Right?
1:32:04 Like, you know, I think, did I tell you my favorite one with kids is also nodding.
1:32:07 Nodding cues work really well with kids and partners.
1:32:08 You didn’t hear it from me.
1:32:12 Where if we, when we nod yes in this culture, it means yes.
1:32:14 When you nod no, it means no horizontally.
1:32:20 With a kid, you can often be like, do you want to go to the playground or do you want to stay here?
1:32:27 Oftentimes they will pick the one that you associated with positive cues because they are reading your cues to figure out what the better choice is.
1:32:33 So oftentimes with my kids, I’ll be like, do you want to wear this shirt or do you want to wear that shirt?
1:32:36 And I’ll show disgust and they’re like, well, this one, obviously.
1:32:41 So you can also associate cues if you want to encourage someone to make a choice.
1:32:43 If you know that both choices are the same, right?
1:32:44 For kids, it works really well.
1:32:46 Okay, the last one is contempt.
1:32:51 Contempt is scorn, disdain, pessimism.
1:32:55 It’s a mark of superiority and that’s why it’s so dangerous.
1:33:02 When someone feels contemptuous, they’re often feeling better than you or they know better than you or they think better than you.
1:33:06 In marriages, it’s particularly damaging.
1:33:13 Dr. John Gottman found that when he observes silent videos of a couple,
1:33:19 he can predict with 93.6% accuracy if that couple will get divorced within 30 years,
1:33:22 if one member of the couple shows contempt towards the other.
1:33:27 That basically, if you’re in a relationship and someone is contemptuous of the other person,
1:33:31 so they show a one-sided mouth raise, contempt is a one-sided mouth raise or a smirk.
1:33:32 Yeah?
1:33:36 If they show that, it means they feel better than that person.
1:33:40 And if that is not addressed, it festers and it grows into disrespect and hatred.
1:33:46 So Gottman looks for contempt because he knows if someone in the couple feels contemptuous of the other person,
1:33:48 they feel better than that person.
1:33:50 And that is not an equal marriage.
1:33:52 Is that the only way that it comes out?
1:33:55 The smirk is the most reliable way that contempt can come out.
1:33:56 Okay.
1:33:56 Measurably.
1:33:57 Right?
1:33:57 Like…
1:33:58 What about the eye roll?
1:34:01 You know, an eye roll can be sort of silly.
1:34:03 But like, I could…
1:34:06 Like, contempt, no matter the context, is not good.
1:34:07 Right?
1:34:09 Like, if someone is like, I don’t think so.
1:34:11 You know they feel better than.
1:34:12 That’s never a good thing.
1:34:14 An eye roll, you could be like, oh, you’re being so silly.
1:34:15 Right?
1:34:20 So like, contempt is the one expression where, one, you don’t want to accidentally show it in your profile picture.
1:34:23 So never show an asymmetrical smile.
1:34:28 And two, if someone is showing you contempt, you have some rapport building to work on.
1:34:30 Now, you don’t know what that contempt is.
1:34:31 It could be about you.
1:34:32 It could be about a relationship.
1:34:34 It even could be about self-contempt.
1:34:35 Right?
1:34:37 But you want to immediately be like, what is going on?
1:34:39 What are you feeling?
1:34:40 What’s going through your mind?
1:34:41 What questions do you have for me?
1:34:45 To make sure you’re addressing whatever the reason for that contempt is so it doesn’t fester.
1:34:47 It builds, though, doesn’t it, with relationships?
1:34:47 It builds.
1:34:49 Do you think there’s any turning back?
1:34:53 Because people will think about the people they know in their lives.
1:34:56 And there’ll be some relationships where they’ve kind of built up contempt over time.
1:34:59 So the minute you see this person again, you’re already kind of on edge.
1:35:01 You’re probably already smirking, eye-rolling, whatever.
1:35:04 The only way, the only way is shared experience.
1:35:07 Talking more usually doesn’t get it.
1:35:08 Like, you can talk more.
1:35:13 But if you have shared experiences where you’re building oxytocin or you’re building adrenaline,
1:35:16 you’re doing something new together that scares you both a little bit,
1:35:18 it creates all kinds of chemical connections and bonds.
1:35:23 And that’s why sometimes when people go on, like, a couple’s retreat or a big couple’s trip,
1:35:24 it resets them.
1:35:26 It really resets them chemically.
1:35:30 If you are showing contempt, you might disrespect that person.
1:35:33 You have to go into shared activities where you can build respect back.
1:35:36 Can we change?
1:35:36 Can we?
1:35:43 I guess this is a question that a lot of people, well, it’s quite foundational to learning from you
1:35:46 and listening to you is this, like, deep belief that we can change who we are.
1:35:50 Because so many of us think that we’re kind of stuck in our personalities.
1:35:54 And that they are rigid and that they come from our trauma, our childhood, our genetics.
1:35:59 But as it relates to, like, my personality, I guess, what is a personality?
1:36:02 And can I change my personality?
1:36:04 Should I change my personality?
1:36:07 You can kind of change your personality.
1:36:09 That’s probably not the answer that you want.
1:36:11 But they’ve actually researched this.
1:36:16 And when you look at personality, it’s composed of five main traits known as ocean.
1:36:21 Openness, conscientiousness, extroversion, agreeableness, and neuroticism.
1:36:28 Every person on the planet Earth has these five traits, and they fall on a spectrum, high, medium, or low.
1:36:32 These traits are somewhat heritable, somewhat genetic.
1:36:35 So there is a portion of our genetics we cannot change.
1:36:39 For example, personality traits are somewhere between 42% to 57% heritable,
1:36:43 meaning some of it is just literally our genes expressing themselves.
1:36:45 But that still gives us quite a bit of wiggle room.
1:36:51 What I like to focus on is if you are low on the spectrum in, let’s say, neuroticism, which is how you worry,
1:36:56 you cannot become low, you cannot become highly neurotic.
1:36:57 It’s too big of a swing.
1:37:00 But you could probably dial up to medium if you wanted to.
1:37:02 Or if you were high, you could probably dial down to medium.
1:37:06 So you have, let’s say, 30% to 40% potential for change.
1:37:10 So if you want to change your mindset, your goals, your personality,
1:37:17 you have about 30% to 40%, I think, freedom to grow or change in a way that you want to if you’re purposeful.
1:37:20 Can you give me the definition of those five?
1:37:20 Yes.
1:37:22 Okay, so openness.
1:37:27 Openness is how curious you are, how open to new experiences you are, how creative you are.
1:37:28 Highly open people.
1:37:30 And actually, I have your personality traits.
1:37:31 Uh-oh.
1:37:32 Are you ready to look at them?
1:37:33 I am.
1:37:34 Okay.
1:37:37 So you are highly open, the highest open you can be.
1:37:38 What does that mean?
1:37:40 Highly open means you love new things.
1:37:44 You love trying new things, experimenting with new things.
1:37:46 I think it’s why you’re willing to have new people in this setting.
1:37:49 Is you like having new questions.
1:37:51 You’re highly open people are extremely curious.
1:37:52 Okay.
1:37:55 The opposite is low open.
1:38:00 Low open folks love habit, tradition, routine.
1:38:01 Jack just said I was a control freak, though.
1:38:02 Yeah.
1:38:04 Control is not about openness.
1:38:04 Okay.
1:38:04 Right.
1:38:07 Like, you’re willing to move around the world.
1:38:08 You’re willing to meet a lot of new people.
1:38:11 Low open people want everything to be the same.
1:38:12 They don’t want to travel.
1:38:14 They don’t want to experience new things.
1:38:19 And the reason for this is actually they’ve found that highly open people have a certain
1:38:23 form of gene called DRD4, which means that when they experience something new, they get an
1:38:25 extra load of dopamine.
1:38:28 That is why extremely high open people are adrenaline junkies.
1:38:34 They seek really new experiences all the time because they want that dopamine hit.
1:38:37 They actually get more dopamine when they try new things.
1:38:40 Low open people have less dopamine for new experiences.
1:38:43 So they’re like, why would I go travel when I have my perfect setup right here?
1:38:48 They are, I think what’s really important about personality is there is no bad.
1:38:49 There’s no wrong.
1:38:54 We want diversity of personality because our high opens, they explore.
1:38:56 They’re the ones trying all the new things.
1:38:59 Our low opens honor our traditions and our rituals.
1:39:02 So in terms of finding a partner.
1:39:04 Very important.
1:39:09 If I were dating right now, I would probably make the dater take a personality test so we
1:39:10 could see if we’re matched.
1:39:13 I would literally, I put up this test for free.
1:39:16 So I have a personality test.
1:39:16 It is up for free.
1:39:22 I think every single person should take it, know your own personality, and also know your
1:39:23 best friend’s personality, your partner’s personality.
1:39:24 What would you be looking for?
1:39:25 Okay.
1:39:28 So I know what matches really well together.
1:39:30 A high open and a low open are going to have trouble.
1:39:31 Okay.
1:39:36 So someone who is spontaneous, wants to try new things, new experiences, versus someone
1:39:39 who just wants to sit at home and do the same old things, go to the same restaurant.
1:39:39 Yes.
1:39:41 So let’s talk about this very practically.
1:39:43 I know very quickly.
1:39:46 So yes, you can have, hopefully, have people take the test and then look at the results.
1:39:48 Like you can actually screenshot it and look.
1:39:52 If you’re not sure, ask someone, what do you usually do for lunch?
1:39:56 A high open will be like, oh, I love trying new places.
1:39:59 The new thing, they always order the special every time.
1:40:03 A low open person wants to go to the same restaurant with the same waiter, order the same meal,
1:40:05 and they would never try the special, why risk it?
1:40:07 Very different approach.
1:40:08 It’s the same thing.
1:40:12 So in a relationship, every single meal, they’re going to have a problem.
1:40:17 Like it’s really easy if you have the same level of approach to new experiences.
1:40:22 Entrepreneurs, as a leader, leaders, very good leaders, are typically higher in openness.
1:40:26 So it tracks for you that you’re high and open because you’re willing to try new things.
1:40:28 You’re willing to risk it for the biscuit.
1:40:30 You’re willing to say, okay, I’m going to risk this new idea to see if it’s going to work.
1:40:32 I love risking it for the biscuit.
1:40:32 I know.
1:40:34 And that’s because you’re driven towards more high dopamine.
1:40:41 However, high open entrepreneurs have shiny object syndrome where they are constantly chasing
1:40:42 new ideas.
1:40:42 No.
1:40:44 And it doesn’t always work.
1:40:45 No, not me.
1:40:46 Okay.
1:40:47 I’m joking, of course.
1:40:49 Because you do it, right?
1:40:50 Yes, exactly.
1:40:51 And that can be very distracting.
1:40:56 So if you are working with a high open leader, you are probably extremely frustrated.
1:40:58 They keep wanting to try new projects.
1:41:02 Do you think if I’m building a company, I should look for people that are equal in
1:41:03 openness to me?
1:41:04 Or should I look for counterbalances?
1:41:04 That’s it.
1:41:05 Okay.
1:41:06 Oh, God, they’re going to frustrate me.
1:41:08 They are going to frustrate you, but they’re going to keep you in check.
1:41:09 True.
1:41:09 Right?
1:41:13 Like, you should never have your CFO as a high open person.
1:41:13 True.
1:41:14 That’s very true.
1:41:15 That’s so interesting.
1:41:16 Right?
1:41:20 So like the best people, like diversity of hiring is so important in personality.
1:41:25 The mistake I see in corporate, because I do personality trainings for corporate, is managers
1:41:26 hire their same personality.
1:41:29 And they’re all having the same problems.
1:41:30 They can never have follow through.
1:41:32 And that brings me to conscientiousness.
1:41:33 Yeah.
1:41:36 Conscientiousness is where I think opposites attract.
1:41:37 This is where I think that works.
1:41:40 Conscientiousness is your approach to detail.
1:41:45 So it’s high conscientious people love, like I’m high conscientious.
1:41:47 I love alphabetizing.
1:41:48 I love color coding.
1:41:52 Office supplies make me so happy.
1:41:55 I love post-it notes and files.
1:41:58 I like purses with 15 different compartments.
1:41:59 Am I losing you?
1:42:00 Yeah.
1:42:00 You’ve lost me.
1:42:01 Okay, I’ve lost you.
1:42:02 Yeah.
1:42:03 Because you’re medium open.
1:42:03 Yeah.
1:42:05 I mean, sorry, you’re medium conscientious.
1:42:08 I mean, all the things you just described, I’m absolutely none of those things.
1:42:08 Right, because you’re medium.
1:42:11 But I like detail in work.
1:42:14 Like, I like work to be great and like us to care about details.
1:42:16 But I’m not like organized in the way that you described.
1:42:16 Right.
1:42:18 And also, you’re not doing all the details.
1:42:18 No.
1:42:19 Right.
1:42:23 You have a team doing the really difficult details of the research or the editing because
1:42:26 you can do it, but you’re not super, super conscientious.
1:42:28 I’m super, super high conscientious.
1:42:29 So I love the details.
1:42:31 I have a color-coded calendar for my family, for example.
1:42:33 I’m the only one who looks at it.
1:42:33 I wish I was more like that.
1:42:38 So highly successful people typically are more conscientious.
1:42:41 And this is what we have to remember is they’ve studied this.
1:42:45 Two low conscientious people in a marriage have more financial problems.
1:42:45 Yes.
1:42:52 So unfortunately, this is one where high conscientiousness can help you a lot in marriage,
1:42:54 with finances, in business.
1:42:55 But medium is okay.
1:43:00 So if you’re low, you can work on dialing up your conscientiousness with tools, with training,
1:43:01 with habits books.
1:43:03 That’s why habits books are always on the bestseller list.
1:43:07 It’s because all the low conscientious and medium conscientious people in the world know,
1:43:09 oh, if I want to be successful, I just have to get more habits.
1:43:15 By the way, on the first date with Ashley and Kendrick, Ashley said that she had a spreadsheet
1:43:17 for how she spends her days.
1:43:20 And he was like, whoa, a spreadsheet?
1:43:24 And she showed in that answer that she was super high conscientious.
1:43:28 That is really good to know in a new relationship is someone’s high or low conscientious.
1:43:32 A high conscientious person, they will never be late, but they get very mad if you’re late.
1:43:36 So it’s really good to know the conscientiousness of your team and of your partner so you can
1:43:37 better predict their behavior.
1:43:40 Is there an element of neurodivergence here as well?
1:43:42 Because I’m thinking if someone has ADHD or…
1:43:45 Yes, I think that they’re actively studying this now.
1:43:50 I think neurodivergence, neurodiversity, there is personality trends with that.
1:43:53 I don’t know exactly what they are yet, but I know that they’re looking at how does the
1:43:56 neurodivergent community deal with conscientiousness or openness?
1:44:01 I know that also, for example, neurodivergent folks have a different chemical response to
1:44:01 even eye contact.
1:44:05 So like I talk about eye contact a lot, but I have to be very aware for my neurodivergent
1:44:07 community, eye contact is harder for them.
1:44:11 And that is because when they’re connecting, they want to be processing and thinking.
1:44:14 So it’s much harder, more distracting for them if they’re making eye contact.
1:44:20 So there’s a lot of ways in which they are having a different response to an interaction
1:44:20 or a connection.
1:44:23 Okay, extroversion.
1:44:24 So this is the one that, this is the cool kid.
1:44:28 I call it the cool kid of personality is that everyone talks about extroverts and introverts,
1:44:31 but actually ambiverts are much more interesting to me.
1:44:32 And most people are ambiverts.
1:44:35 They fall somewhere in between extrovert and introvert.
1:44:37 Introverts get energy from being alone.
1:44:40 Extroverts get energy from being with others.
1:44:44 Ambiverts can dial up into extroverted energy, but they need a lot of recharge time.
1:44:48 Like I slept like 11 hours last night in preparation for this interview, right?
1:44:52 Like I knew that it was going to be a lot of intense like interaction time.
1:44:57 So I want to like a lot of flat laying in bedtime because I’m ambivert leaning towards introverts.
1:45:01 I get energy from the right people, but I can’t do a lot of socializing.
1:45:03 Are you like this off camera?
1:45:07 Like if I asked your husband what you’re like when, if I said to your husband, do an impression
1:45:09 of Vanessa, show me what that impression would look like.
1:45:10 Vanessa at home.
1:45:11 It’d be this, but weirder.
1:45:15 Like I’m like, I’m like a weird person at home, but it would be totally like this,
1:45:18 but bigger because at home I’m really comfortable.
1:45:19 Like I’m a silly mom.
1:45:21 Like with my girls, like I’m dressing like a dinosaur.
1:45:23 I’m doing dance routines.
1:45:25 Like I’m very silly at home.
1:45:27 He would probably say bigger if you were to ask him.
1:45:28 Bigger?
1:45:28 Yeah.
1:45:29 Like more animated.
1:45:30 You’re more animated.
1:45:31 Oh my gosh.
1:45:32 Do you think I’m that animated?
1:45:34 I thought you were pretty animated.
1:45:35 Oh my gosh.
1:45:37 I’m even more animated probably at home.
1:45:38 Really?
1:45:38 Yeah.
1:45:39 Cause I’m even more comfortable.
1:45:40 Okay.
1:45:41 I’m putting on plays with my girls.
1:45:43 Like I’ll, I’ll do the whole Frozen soundtrack.
1:45:46 I wouldn’t do that for you here, but at home I would.
1:45:49 How many episodes we’ve got to do before you do the Frozen soundtrack?
1:45:49 A billion.
1:45:50 Okay.
1:45:53 No one will be with us if we do a billion episodes.
1:45:53 Okay.
1:45:55 So extroversion is important.
1:45:58 Now this happened on the date as well is he said, I’m a super extrovert.
1:46:01 And she said, oh, I don’t go out that much.
1:46:03 This can also be an issue in a relationship.
1:46:07 If someone is super extroverted, they need lots of people time versus someone who is
1:46:08 very introverted.
1:46:09 They don’t want the people time.
1:46:12 That is constant tension in a relationship.
1:46:20 You also have roles in a company where I’ll notice that people will hire for a role where
1:46:21 the role requires extroverting.
1:46:25 For example, if you’re in sales, you cannot be introverted.
1:46:28 It’s very hard to be introverted because you’re having a cold call.
1:46:29 You’ll have to schmooze and build rapport.
1:46:31 You have to enjoy those networking events.
1:46:36 So it’s important to factor in what is the ideal personality for this role.
1:46:40 So for example, I have roles in my company where I actually don’t want an extrovert.
1:46:42 Like I don’t want to chit chat.
1:46:43 I don’t want you socializing.
1:46:47 Like I want you to be super high conscientious and really direct.
1:46:54 We’ve had this where I’ve had a role where I had to let someone go because she wanted to
1:46:55 chat too much.
1:46:59 And I was like, I can’t.
1:47:00 I can’t chat.
1:47:02 I don’t, I don’t have capacity to chat.
1:47:06 I just like, let’s, let’s work right side by side, but don’t talk to me.
1:47:07 Kind of not really.
1:47:08 Do you know what I mean?
1:47:09 You know what I mean?
1:47:13 Where like, I, I knew that our team wasn’t extroverted enough for her.
1:47:17 And so you want to really be careful about hiring a role for your personality.
1:47:18 So extroverts.
1:47:18 Okay.
1:47:18 Interesting.
1:47:21 And by the way, um, the best leaders are high extroverts.
1:47:23 I found this.
1:47:24 High extroverts.
1:47:25 Yeah.
1:47:26 What am I?
1:47:27 You’re middle.
1:47:28 Two stars out of three.
1:47:28 Yeah, middle.
1:47:29 Middle.
1:47:30 Makes sense.
1:47:34 Like I think that if you were out schmoozing more, it might help your business, but might
1:47:35 not, might be distracting to you.
1:47:36 Hmm.
1:47:38 But that’s what the research says.
1:47:42 I think if I was more extroverted, I would be a better, better leader.
1:47:45 I think my business would be more successful because I think I’d be, you’d find it easier
1:47:47 to form new relationships and, you know.
1:47:50 And we could dial that up for you, but you couldn’t completely change, right?
1:47:53 Like we could dial up your extroversion, but it would take a lot of energy.
1:47:56 That’s the thing is we have, we can change anything we want, but you probably can only
1:47:57 change it at 30 to 40%.
1:47:59 It’s going to take a lot of energy.
1:48:01 And yet the question is like, do you want to do that?
1:48:01 Okay.
1:48:02 Agreeableness.
1:48:04 Agreeableness is the hardest one to get.
1:48:08 The agreeableness is your approach to teamwork.
1:48:14 Highly agreeable people want everyone to like them and typically say yes to everything.
1:48:15 They’re agreeable.
1:48:19 So the problem with agreeable people on a team is you ask them for something and they’re
1:48:19 like, oh sure, yes.
1:48:21 Oh yeah, I know those people.
1:48:22 But they shouldn’t say yes.
1:48:22 Yeah.
1:48:28 And that is because they so want to be liked and they so struggle with people pleasing and
1:48:28 boundaries.
1:48:31 They don’t have enough value in their own boundaries.
1:48:34 They’ll say yes to anything, but then they can’t really do it.
1:48:37 You have to be careful with a highly agreeable person because they often overcommit.
1:48:38 Yeah.
1:48:41 I tend to find someone that’s very agreeable.
1:48:46 They, especially in the context of business where you’re trying to figure out what the
1:48:46 correct answer is.
1:48:49 So you have a problem and you’re trying to pass out what the correct answer is.
1:48:54 You never end up going to them because they will say either what they think you want to
1:48:56 hear or they’ll just take whatever your idea was.
1:48:58 You never get good feedback from an agreeable person.
1:48:58 Exactly.
1:48:59 Never get honesty.
1:49:01 Yes, because they can’t.
1:49:04 I have trouble with highly agreeable people as friends.
1:49:07 And that’s because they’ll often, I’ll be like, hey, do you want to go to this concert
1:49:08 in two weeks?
1:49:09 Oh yeah.
1:49:10 And they cancel on me last minute.
1:49:11 Always.
1:49:12 Oh yeah.
1:49:15 Because in their minds, like maybe, but probably not, but they’re afraid to tell me.
1:49:18 You don’t want your CFO to be agreeable.
1:49:18 No.
1:49:21 Now, let’s talk about low agreeableness.
1:49:24 Low agreeableness, those folks default to no.
1:49:26 They are highly skeptical.
1:49:30 They don’t usually want, they will not do something for getting along.
1:49:34 And because they default to no, they typically can be dream killers.
1:49:35 Yeah.
1:49:38 So if you’re in a pitch or a presentation, they’re like, nah, it’ll never work.
1:49:40 Nah, it’ll never work.
1:49:44 Or you know you’re with a highly, a low agreeable person if they Google fact check everything
1:49:45 you say.
1:49:47 Now, you have to know when to leverage them.
1:49:50 Like I know when to leverage my low agreeable people.
1:49:51 I know when I want to go to them.
1:49:53 Like my husband can be very low agreeable.
1:49:57 In fact, leaders are often low agreeable because they can’t say yes to everything.
1:49:59 They have to be willing to say no.
1:50:00 They have to be willing to have people be angry at them.
1:50:05 So I know when I go to my husband for an idea, I have to be ready, ready for the dream killing
1:50:07 because he’s going to be hard on me.
1:50:07 And that’s good.
1:50:09 The last one.
1:50:11 My favorite, neuroticism.
1:50:14 Neuroticism is how you approach worry.
1:50:16 So you’re a medium.
1:50:19 A high neurotic is a worrier.
1:50:19 This is me.
1:50:26 High neurotics believe that worrying is an investment in failure prevention.
1:50:26 Yeah.
1:50:29 We worry to protect ourselves.
1:50:31 And here’s what’s really important to know.
1:50:33 Low neurotics are very emotionally stable.
1:50:35 They usually don’t worry.
1:50:38 They say things like, don’t worry about it or it’ll all work out.
1:50:43 They do that because they actually have a different chemical response to negative events.
1:50:48 What they found is that high neurotics, like me, we carry the short form of the serotonin
1:50:49 transporter gene.
1:50:52 Serotonin makes us feel calm.
1:50:54 It makes us feel like everything’s going to be okay.
1:50:58 High neurotics, we produce less serotonin more slowly.
1:51:01 So if something bad happens to me, let’s say I get a bad email.
1:51:03 My adrenaline shoots up.
1:51:04 My cortisol shoots up.
1:51:05 I begin to worry.
1:51:10 My body is slow to respond with the serotonin that will say, it’s okay.
1:51:11 It’ll be okay.
1:51:14 So I literally have a negative response for longer.
1:51:16 That is why we worry.
1:51:20 High neurotics chemically feel things worse than low neurotics.
1:51:24 So in a relationship, low neurotics are like, why are you worrying about this?
1:51:26 You can’t do anything about it anyway.
1:51:30 And the high neurotic is like, because if it happens, it will feel very bad.
1:51:32 And my serotonin hasn’t kicked in yet.
1:51:33 So my husband is low neurotic.
1:51:34 I’m high neurotic.
1:51:36 This is a great match.
1:51:39 Is there a gender stereotype here?
1:51:39 Yes.
1:51:43 So women are typically higher in neuroticism and higher in agreeableness.
1:51:45 So they’ve actually studied the difference between genders.
1:51:49 Women are higher in neuroticism and agreeableness than men.
1:51:51 Men are also typically higher in extroversion.
1:51:53 So women are typically higher in worrying.
1:51:54 Yes.
1:51:55 And yes, people.
1:51:56 And people pleasing.
1:51:57 Yes.
1:52:01 And men are typically lower in worrying and less likely to care about people pleasing.
1:52:03 And more extroverted by nature, typically.
1:52:10 We take our time when it comes to hiring at Flight Story, because I fundamentally believe the success of a business is directly linked to how good you are at hiring.
1:52:13 And better hiring starts with smarter insights.
1:52:20 LinkedIn, who’s a sponsor of this podcast, has some of the strongest hiring data available to help you identify the best candidates for your business.
1:52:29 Their platform will even pair you with those who match what you’re looking for, which might lie outside of the job description and more in their unique skills and interests.
1:52:38 Because these days, hiring isn’t just about finding the most qualified person, but also finding the one whose experience, abilities, and interests align with your company’s mission.
1:52:42 And it goes beyond candidates who are applying for jobs too.
1:52:48 In any given week, 171 million members who aren’t actively seeking jobs are open to new opportunities.
1:52:53 Find your next great hire on LinkedIn and start today by posting your job for free.
1:53:04 So if I’m sat listening to this conversation right now, and I’m sat next to somebody, and I’m like, I think they might be a narcissist.
1:53:05 Oh, no.
1:53:08 And I’ll turn to them now.
1:53:13 So if you’re sat next to somebody who thinks a narcissist, just turn to them and say, hey, we should do this personality test on Vanessa’s website.
1:53:18 What score on the personality test would I be looking for to spot a narcissist?
1:53:19 Oh, goodness.
1:53:20 What would it look like?
1:53:23 Okay, so narcissists tend to be higher in extroversion.
1:53:27 They typically love to be around people because it feeds their narcissism.
1:53:30 Again, that does not mean that all extroverts are narcissists.
1:53:33 I don’t know about conscientiousness.
1:53:34 I don’t know if that correlates.
1:53:41 Typically, narcissists are lower in agreeableness because they believe in themselves so much that they don’t – they’re like, I don’t need people to agree with me.
1:53:42 I’m totally great by myself.
1:53:46 Typically, they’re lower in neuroticism because they don’t worry.
1:53:48 They’re like, everyone likes me.
1:53:48 I’m so great.
1:53:50 Why should I be worried?
1:53:51 And I don’t know about openness.
1:53:58 So luckily, whatever their answer is, you don’t have to be too worried, but you do want to have a conversation that goes like this.
1:54:04 I see that you’re really low in neuroticism, which means you don’t worry about things.
1:54:06 When has that served you?
1:54:07 And when has that not served you?
1:54:13 The most important thing about personality is, first, analyzing yourself, knowing where you fall.
1:54:16 Second is analyzing someone else.
1:54:16 How do they fit with you?
1:54:20 And the last step is do you optimize or compromise?
1:54:22 A narcissist will not compromise with you.
1:54:27 So you’ll find out if they’re a narcissist, if as you talk about the compromises, they won’t.
1:54:32 When they talk about how they’re neurotic, they never had a problem with it.
1:54:33 Oh, their agreeableness?
1:54:34 It’s always been great.
1:54:35 Oh, their extroversion?
1:54:36 They’re perfect.
1:54:37 Their conscientiousness?
1:54:38 They do everything right.
1:54:39 They’ve never made a mistake.
1:54:40 Their openness?
1:54:41 Their way is the better way.
1:54:45 A narcissist typically believes their personality traits are perfect.
1:54:46 Typically.
1:54:48 So it’s actually not their score.
1:54:50 It’s how they relate to the score.
1:54:50 Interesting.
1:54:52 That should be a red flag.
1:54:56 And you said at the start of the conversation, certain personality traits correlate with longevity.
1:54:57 Yes.
1:54:58 They’ve studied this.
1:55:02 So you want to guess which personality traits live the longest?
1:55:06 Well, I’d say if you’re high conscientious, then you’re going to live pretty long.
1:55:06 Number one.
1:55:08 Because you’re not going to take many risks.
1:55:08 You’re not going to fuck up.
1:55:09 But there’s a close second.
1:55:09 Health.
1:55:15 So high conscientious people are very good at habits, exercising, brushing teeth, taking their medication.
1:55:17 And there’s one more that correlates to longevity.
1:55:20 I’m going to say high extroversion.
1:55:21 There is.
1:55:21 Because you make more friends.
1:55:22 That’s it.
1:55:23 You have a partner.
1:55:24 That’s it.
1:55:26 So if you are a high extrovert, you have a support system.
1:55:28 You invest in your support system.
1:55:32 And you’re getting a constant dose of oxytocin and serotonin, which makes you feel so good,
1:55:35 which makes you feel belonging, which means you seek out people when needed help.
1:55:36 So who do you want advice?
1:55:37 Extroverts live longer?
1:55:38 Yeah.
1:55:41 Extroverts and high conscious people live longer.
1:55:43 You want to know who lives the shortest?
1:55:44 Can you guess?
1:55:46 You tell me.
1:55:50 The people who live the shortest, who have the lowest lifespan, are high neurotics.
1:55:52 We worry ourselves to death.
1:55:56 We have more chronic stress, more anxiety, and more depression.
1:55:58 So neurotics have an issue.
1:55:59 And this is me.
1:56:02 We have a problem with our serotonin, right?
1:56:03 Serotonin is very complicated.
1:56:05 We’re doing a lot of research on this.
1:56:11 If I don’t produce as much serotonin, and I produce it more slowly, I’m having far more
1:56:13 negative experiences than the same person in the room.
1:56:19 If I’m in a car, and we almost get in a car accident, and I’m the high neurotic, that
1:56:20 affects me all day long.
1:56:23 I’m like jittery and jumpy all day.
1:56:24 And people are like, what are you talking about?
1:56:25 We didn’t even get in an accident.
1:56:29 It’s because their serotonin kicked in right away, began producing, and they’re like, oh,
1:56:29 we’re good.
1:56:32 Whereas mine is like a slow, faltering car.
1:56:33 It’s like…
1:56:34 I know people like that.
1:56:35 I feel sorry for them.
1:56:36 Exactly.
1:56:37 And they don’t live as long.
1:56:43 So I am working very, very hard in my life to, one, dial up my extroversion to have a
1:56:47 really strong support system, because I know that supports me both mentally and longevity
1:56:48 wise.
1:56:54 But I’m also working on how to curb my neuroticism, to dial down my worry, to know that it’s not
1:56:55 an investment in worry prevention.
1:56:59 Worrying more does not prevent bad things from happening, but having resilience does.
1:57:01 What about optimism and pessimism?
1:57:05 You know, optimism is not a part of the personality spectrum.
1:57:10 However, high neurotics tend to be more pessimistic, right?
1:57:14 So the more you worry, the more you think bad things will happen.
1:57:16 Did you hear about that study?
1:57:21 A study in 2015, where they looked at the blood test results of extroverts found that they had
1:57:24 stronger immune responses than introverts.
1:57:26 Doesn’t that make so much sense?
1:57:29 So extroverts, there’s a lot of things happening for extroverts.
1:57:32 One is they’re exposing themselves to lots of different immune systems.
1:57:36 So they’re getting more antibodies by exposing themselves to lots of different
1:57:36 immune systems.
1:57:39 But two, when they’re with people, they’re happier.
1:57:44 If you’re an introvert and you’re with someone and you’re unhappy and stressed, your cortisol
1:57:45 is up.
1:57:46 Your adrenaline is up.
1:57:47 You’re not having as good of a time.
1:57:51 Whereas an extrovert is getting all this energy, getting all this dopamine, which is fueling
1:57:53 them, which is making them feel better, which makes them stronger.
1:57:59 I was reading about something a couple of years ago as well that showed that if you have stronger
1:58:01 social connections, it’s like an insulator of stress.
1:58:02 Yes.
1:58:06 So then if you’re lonely and you experience stress, you physiologically feel it worse.
1:58:07 It’s stress insurance.
1:58:08 Yeah.
1:58:12 Like investing in your friendships, the reason why I talk about it so much, it is stress insurance.
1:58:17 And by the way, lifelong singles, they can predict lifelong singles.
1:58:21 So lifelong singles, typically low in openness.
1:58:22 Which means?
1:58:24 They don’t want to try new things.
1:58:25 They don’t want to go to new places.
1:58:26 They don’t want to go to new restaurants.
1:58:29 They won’t go out and meet new people because they’re low in openness.
1:58:30 Low in extroversion.
1:58:32 So they don’t get energy from being around people.
1:58:34 And they’re low in contentiousness.
1:58:35 They can’t even plan it.
1:58:40 That is the trifecta of you’re going to have a hard time meeting your friends, meeting your
1:58:43 people because you don’t get energy from people.
1:58:44 You’re not open to meeting new people.
1:58:48 And you cannot have follow through with trying to get the habit to get those new people.
1:58:53 This episode is really important for those people because it means, A, you’re not alone.
1:58:55 There’s other people who have this.
1:58:57 Two, it could be your genetics at work.
1:59:01 I think that sometimes people get like down on themselves for it.
1:59:03 I’m like, look, like, it could be how you’re wired.
1:59:07 You’re not set up right to be getting energy from people.
1:59:09 Okay, we have to work on that.
1:59:11 That means we have to find the right people in the right situation.
1:59:14 So if I have that person, I have a lot of lifelong singles who are my students.
1:59:16 I say, okay, we can do this.
1:59:17 We can do this.
1:59:19 Okay, you don’t get energy from people.
1:59:20 You’re a low extrovert.
1:59:21 Where do you get energy?
1:59:22 Knitting.
1:59:22 Okay.
1:59:23 Books.
1:59:24 Great.
1:59:25 Hiking.
1:59:25 Great.
1:59:26 Extreme sports.
1:59:27 Great.
1:59:29 That’s where I want you to hang out.
1:59:32 I want you to get energy from the activity, not the people.
1:59:35 So that way you’re getting all this good stuff from the activity.
1:59:37 Meeting people becomes a side effect.
1:59:40 And it’s easier to be extroverted, to fight with that extroversion, because you’re like,
1:59:41 oh, they’re doing the same activity.
1:59:43 And you don’t even have to be high open.
1:59:48 Because if you love that extreme sport, go to the same place every week at the same time,
1:59:49 but do it all over the city.
1:59:53 That way, the first time is going to be hard, but it’s a ritual.
1:59:54 It’s a habit.
1:59:57 And then whoever is coming in new, that’s your app.
1:59:59 That’s your game people.
2:00:00 So there’s ways to do this.
2:00:01 You just have to invest a little bit in it.
2:00:06 I truly believe that lifelong singles can find their person.
2:00:08 They just have to be looking in the right ways.
2:00:12 Is it important for me to know someone else’s personality type when I meet them?
2:00:15 When you first meet them, you don’t have to know their personality right away.
2:00:20 However, they’ve found that you can tell many of the personality traits from a handshake.
2:00:22 From a handshake.
2:00:24 So like, if we handshake…
2:00:26 I’m like overthinking it now.
2:00:28 He like didn’t shake my hand.
2:00:30 I was like overthinking it because I was going to do…
2:00:31 What are you going to do?
2:00:32 Don’t do anything crazy.
2:00:33 Okay, okay.
2:00:34 Like pretend that we just met.
2:00:35 Just pretend.
2:00:35 Pretend.
2:00:37 Oh, it’s so good to meet you.
2:00:40 Okay, so extroverts shake firmer.
2:00:42 I usually do this as well.
2:00:42 So sometimes I do this.
2:00:43 Very good.
2:00:45 And that’s typically a mark of extroversion.
2:00:47 So like that speaks to like a little bit higher on the scale.
2:00:53 We tell out from a handshake of the firmness, of the length, of the amount of pumps that happen.
2:00:59 All of those things are informing that sort of like our brains like figuring out someone’s personality.
2:01:02 So you can actually pay attention to what your instinct is.
2:01:03 It’s probably right.
2:01:05 They’ve even found the weirdest…
2:01:06 This is like the weirdest.
2:01:09 They did a study where they observed people shaking hands.
2:01:15 And they filmed them and found that in that minute after shaking hands, almost everyone touched their nose or their face.
2:01:23 And they found that their nasal dilation increased, meaning when we shake someone’s hand, we’re kind of smelling their hand.
2:01:25 Like I smell you.
2:01:26 It’s so weird.
2:01:27 It’s so weird.
2:01:28 But that’s what we’re doing.
2:01:32 It’s because we’re sussing out something about their personality.
2:01:35 So there’s a lot, I think, under the surface that we don’t even realize is happening.
2:01:40 Like I swear that when I shake a nervous person’s hand and I smell my hand, I get a little bit nervous.
2:01:41 Really?
2:01:41 Yes.
2:01:44 Like I don’t like to be around nervous people because they like trigger my own nervousness.
2:01:44 Yeah, yeah, yeah.
2:01:46 Weirdest thing ever.
2:01:47 That’s a really interesting thing.
2:01:49 Like you get a vibe off people when you meet them.
2:01:50 The vibe is real.
2:01:51 Yeah, it’s so real, isn’t it?
2:01:52 That’s that first impression.
2:01:53 That vibe is so real.
2:01:59 Yes, that’s why I encourage people to not go to places where they’re uncomfortable because people will pick up on that vibe.
2:02:01 Like go places where you thrive.
2:02:06 Like go to the activities, do the things that you actually like because that’s going to come across, it’s going to affect your vibe.
2:02:07 This is so true.
2:02:10 I did something the other night actually with the team.
2:02:11 Do you remember that thing we did the other night?
2:02:12 I probably shouldn’t say it.
2:02:14 But I went to a place which I’m like really uncomfortable in.
2:02:15 Oh, why’d you do that?
2:02:17 Because they told me I had to go.
2:02:18 Yeah.
2:02:19 But you didn’t like it.
2:02:21 I hated every minute of it.
2:02:21 Right.
2:02:22 And your vibe was for sure off.
2:02:24 And I looked at myself in the photos after.
2:02:26 I was like fucking hell, you’re having a terrible time.
2:02:27 Yeah.
2:02:28 You really don’t want to be like.
2:02:29 You cannot hide it.
2:02:30 It’s like my little thing.
2:02:32 You’re like terrified.
2:02:32 Yeah.
2:02:33 You’re probably like really afraid.
2:02:36 So I think that like energy curation is important here.
2:02:37 Yeah, it’s so important.
2:02:38 You can’t fake it very easily, can you?
2:02:41 And I don’t think we should try to fake it, right?
2:02:44 Like I would much rather you set yourself up for success and say no to the things that don’t work for you.
2:02:48 And there’s one way that I kind of understand what I think about a person is my vibe.
2:02:50 Because it’s so interesting doing this podcast.
2:02:52 I’ve met hundreds and hundreds and hundreds and hundreds of people.
2:02:58 And within the first five seconds, I can feel them.
2:02:58 Yes.
2:03:03 And I don’t know how to explain it other than, it’s almost funny because I sit in my little room doing my research.
2:03:05 And then I’ll come out, I walk around the corner.
2:03:15 And within like three to five seconds, I know whether we’re good to go and we’re ready and we’re calm or if there’s something off.
2:03:15 Yes.
2:03:16 Yeah.
2:03:17 That is real.
2:03:18 There’s something off.
2:03:19 That is real.
2:03:27 So when you feel that anywhere, on a date, with someone you’re hiring, on a team, you should trust that feeling.
2:03:30 Because it is something that we cannot, we have not explained with science yet.
2:03:31 It’s pheromones.
2:03:32 It’s the shape of your face.
2:03:34 It’s the feeling of your hand and mine.
2:03:39 It’s, there is something happening chemically, physically, and you should trust it.
2:03:42 Like, have you ever been led astray from that?
2:03:47 We have a closing tradition, as you know, on this podcast where the last guest leaves a question for the next, not knowing who they’re leaving it for.
2:03:57 And the question that’s been left for you is, what are you doing on a daily basis to improve the life of someone else?
2:04:00 And how can you serve others better?
2:04:01 Hmm.
2:04:05 This is weird.
2:04:06 Of course.
2:04:07 Of course it is.
2:04:11 I knew I wanted to write books.
2:04:13 I actually think of myself as a writer.
2:04:15 I want to be, I wanted to be a writer.
2:04:16 I’ve always wanted to be a writer.
2:04:22 When I started to be a writer in 2007, social media did not exist.
2:04:29 Your job as a writer back then was to write books, and maybe if you were lucky, you had a three-month book tour.
2:04:33 To be totally honest with you, I did not know I was signing up for this.
2:04:36 I did not.
2:04:48 If you had told me that being a writer would mean sharing videos of my home and my personal life every day, I probably wouldn’t have done it.
2:04:49 I don’t love that part of my job.
2:04:51 I don’t love that part of my job, to be honest with you.
2:04:59 And so I know, though, that I have to share on video every day, every day, right?
2:05:00 To be able to get people to read my books.
2:05:01 Which part of it don’t you like?
2:05:03 All of it.
2:05:04 I mean, all of it.
2:05:05 Which part do you hate the most?
2:05:10 Trying to synthesize something very complicated into 60 seconds.
2:05:13 I don’t like it.
2:05:20 I think communication is very complex, but I know it’s essential to boil down a tip into a hook and then a framework.
2:05:22 And I don’t love that.
2:05:31 And so when my career started to change, like I was writing books, and then it was like, oh, it’s, you know, 20% of your job is marketing.
2:05:33 Now 30% of your job is marketing.
2:05:34 Now 50% of your job is marketing.
2:05:40 Now writing books is six months of writing, and the rest of your life is marketing.
2:05:43 I did not sign up for that.
2:05:51 So I get up every day and I post videos on my stories and on my social media, and I do that to serve.
2:05:52 I do not do that because I like it.
2:05:56 And if I could skip it, I would, but I can’t.
2:05:57 And it’s how I’m able to write books.
2:05:58 And so that is how I serve.
2:06:06 Vanessa, you are an extremely rare force in this art form.
2:06:07 Thank you.
2:06:07 You really are.
2:06:13 It’s so funny on the podcast when I love the conversation I have with somebody.
2:06:20 And I walk away with it feeling like I need to watch it back again and take notes because there’s so many new concepts that feel so valuable to me.
2:06:22 But then to see the way that the world reacted to you.
2:06:23 Oh my gosh.
2:06:24 It was incredible.
2:06:25 It was like unbelievable.
2:06:26 It was insane.
2:06:30 I feel like I met like 8 million new best friends.
2:06:31 That’s kind of what it felt like.
2:06:34 I mean, as of now, I think the video is like 8 million.
2:06:35 I don’t even, that doesn’t even count audio.
2:06:38 It’s the most downloaded audio episode we’ve ever had of all time.
2:06:42 So it means that’s probably another 6 or 7 million people or something.
2:06:45 And it really did feel like I found my people.
2:06:58 Like, I felt like literally it was like finding 8 million new friends where I met 8 million recovering awkward, trying to connect, trying to figure it out, people who are like learners.
2:07:00 And we were just flooded with love.
2:07:05 And it re-energized everything that I do because I was like, I have got to help everyone.
2:07:07 Like, I have got to be more helpful.
2:07:09 And so, like, it was just such a gift.
2:07:14 Like, thank you for giving me the space and asking the questions because I just have met the most amazing people.
2:07:16 You deserve it.
2:07:16 Oh.
2:07:17 It’s a special gift.
2:07:18 Thanks.
2:07:22 It’s blown my mind how desperate and hungry people are for this information.
2:07:23 Yes.
2:07:25 Vanessa, thank you so much for being here again.
2:07:26 I really appreciate you.
2:07:28 And thank you for the, you had a profound impact on our show.
2:07:31 You brought millions of new people to our show that had never listened before.
2:07:32 So we owe you tremendously.
2:07:33 And thank you for what you’re doing.
2:07:34 You’re a very unique person.
2:07:38 You have all the right balance of, like, wisdom, articulation.
2:07:41 You’re challenging, but in the best possible way.
2:07:54 So, and you’re weird and you know you are and you own it, which makes it admirable, endearing and a force for change because so many other people out there are struggling to step into their own sort of weird, authentic selves.
2:07:57 Vanessa, thank you so much for being so generous with your time.
2:07:57 It’s wonderful to see you again.
2:07:58 Thank you.
2:08:11 Thank you for the gazillions of people that stopped me in the streets and in the gyms and everywhere I went and sent me messages and just, like, overwhelmed me with this, like, wave of appreciation because of that episode and shared it with their friends like crazy.
2:08:12 Thank you on behalf of all of them too.
2:08:13 Please keep doing what you’re doing, okay?
2:08:14 Yeah, I will.
2:08:15 Thank you.
2:08:18 The hardest conversations are often the ones we avoid.
2:08:21 But what if you had the right question to start them with?
2:08:26 Every single guest on the Diary of a CEO has left behind a question in this diary.
2:08:30 And it’s a question designed to challenge, to connect and to go deeper with the next guest.
2:08:33 And these are all the questions that I have here in my hand.
2:08:38 On one side, you’ve got the question that was asked, the name of the person who wrote it.
2:08:45 And on the other side, if you scan that, you can watch the person who came after who answered it.
2:08:50 51 questions split across three different levels, the warm-up level, the open-up level, and the deep level.
2:08:53 So you decide how deep the conversation goes.
2:09:01 And people play these conversation cards in boardrooms at work, in bedrooms, alone at night, and on first dates, and everywhere in between.
2:09:04 I’ll put a link to the conversation cards in the description below.
2:09:06 You can get yours at thediary.com
Nhìn này, xem cái này.
Và tôi đã thấy hôm qua, bạn và đội của tôi đã làm một số việc mai mối.
Đúng vậy!
Được rồi, chúng ta đã có buổi hẹn hò đầu tiên, và tôi đã huấn luyện trước cho quý ông đó,
và tôi đã hướng dẫn các cô gái qua một thiết bị tai nghe,
và tôi đã sốc với những buổi hẹn này.
Xin đừng làm như vậy.
Đó là lý do tại sao chúng ta đang gặp khủng hoảng về trẻ em.
Tôi đã tức giận sau buổi hẹn này.
Tại sao?
Tôi đã nói, cô gái, chúng tôi đã đưa chàng trai này cho bạn trên một cái đĩa bạc.
Cô ấy đã bị thu hút về thể xác với anh ta, và tôi đã hỏi cô ấy,
bạn có muốn đi chơi với anh ta lần nữa không?
Và cô ấy đã nói với tôi,
Thật sao?
Đúng, đúng vậy.
Và bây giờ chúng ta đang bỏ lỡ những cơ hội kết nối,
điều sẽ làm chúng ta khỏe mạnh, hạnh phúc và sống lâu.
Vanessa Van Edwards đã giúp hơn 400.000 sinh viên hiểu được mã số của hành vi con người.
Giải mã ngôn ngữ cơ thể phổ quát và chia sẻ những bí mật dựa trên khoa học để có những buổi hẹn hò tốt hơn.
Cuộc trò chuyện suôn sẻ hơn và những thành công lớn hơn trong sự nghiệp.
Vanessa Van Edwards, chào mừng bạn trở lại.
Nơi đầu tiên tôi muốn bắt đầu là, chúng ta có thể thay đổi bản thân không?
Họ đã thực sự nghiên cứu điều này, và mỗi người trên hành tinh này đều có năm đặc điểm tính cách này.
Và chúng nằm trên một phổ, cao, trung bình hoặc thấp.
Và chúng có khả năng di truyền từ 42 đến 57%.
Ví dụ, tính thần kinh, tức là cách bạn lo lắng.
Và những người có tính thần kinh cao, giống như tôi, tạo ra serotonin ít hơn và chậm hơn.
Serotonin làm cho chúng ta cảm thấy bình tĩnh.
Và vì vậy, như vậy, tôi đang trải qua nhiều trải nghiệm tiêu cực hơn nhiều so với cùng một người trong phòng,
và điều đó là do di truyền.
Nhưng có từ 30 đến 40% tiềm năng cho sự thay đổi.
Bạn muốn có một mối quan hệ tốt hơn?
Bạn muốn được tăng lương?
Bạn muốn được thăng chức?
Bạn muốn có nhiều bạn bè hơn?
Và tin tốt là, ai cũng có thể học những tín hiệu và kỹ thuật này.
Chẳng hạn như giải mã bảy biểu hiện vi mô phổ quát mà tất cả chúng ta đều làm một cách vô thức.
Cách phát hiện một kẻ nói dối.
Sai lầm số một mà mọi người thường mắc phải trong ấn tượng đầu tiên.
Và cách trở thành một người giao tiếp bậc thầy.
Tôi có thể dạy bạn những điều đó không?
Xin vui lòng.
Hãy bắt đầu với…
Tôi thấy thật thú vị rằng khi chúng ta nhìn vào phần đằng sau của Spotify và Apple
và các kênh âm thanh của chúng ta, phần lớn mọi người theo dõi podcast này vẫn chưa nhấn nút
theo dõi hoặc nút đăng ký, bất kể bạn đang nghe ở đâu.
Tôi muốn đưa ra một thỏa thuận với bạn.
Nếu bạn có thể giúp tôi một việc lớn và nhấn nút đăng ký đó, tôi sẽ làm việc không ngừng nghỉ từ
bây giờ cho đến mãi mãi để làm show này tốt hơn và tốt hơn và tốt hơn và tốt hơn.
Tôi không thể diễn tả hết việc nó giúp ích như thế nào khi bạn nhấn nút đăng ký đó.
Chương trình sẽ trở nên lớn hơn, có nghĩa là chúng tôi có thể mở rộng sản xuất, mời tất cả những khách mời mà bạn
muốn thấy và tiếp tục làm việc mà chúng tôi yêu thích.
Nếu bạn có thể giúp tôi việc nhỏ đó và nhấn nút theo dõi, bất cứ nơi nào bạn đang nghe
điều này, điều đó sẽ có ý nghĩa rất lớn với tôi.
Đó là yêu cầu duy nhất mà tôi sẽ bao giờ hỏi bạn.
Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn.
Quay lại với tập này.
Vanessa Van Edwards, chào mừng bạn trở lại.
Cảm ơn vì đã mời tôi trở lại.
Bạn đã thế nào?
Ôi, mọi người của bạn thật tốt bụng.
Tôi có thể nói rằng, kể từ lần phỏng vấn trước, những người tuyệt vời đã liên hệ và chỉ
hỗ trợ và tốt bụng.
Họ đặt những câu hỏi tuyệt vời và vì vậy tôi thực sự cảm kích.
Tôi rất ổn.
Chỉ trong trường hợp có ai không biết bạn là ai và bạn làm gì, bạn sẽ phải đưa tôi quay lại.
Bạn làm gì và bạn là ai?
Tôi là một người đang phục hồi từ sự ngại ngùng và tôi giúp những người ngại ngùng khác học cách giao tiếp.
Tôi có sách và khóa học và tôi rất thích giúp những người rất, rất thông minh chia sẻ ý tưởng của họ
tốt hơn.
Giao tiếp trực tuyến và trực tiếp?
Ôi, tất cả mọi thứ.
Tất cả mọi thứ.
Slack, tin nhắn, email, trực tuyến, trực tiếp, qua điện thoại.
Chúng ta có thể nói về sức mạnh của giọng nói, sức mạnh video.
Bạn đang giao tiếp mọi lúc, ngay cả khi bạn không nhận ra.
Và đó là cơ hội tiềm ẩn.
Nó quan trọng như thế nào? Nó có vai trò trung tâm như thế nào và có thể trở thành cho cuộc sống của một ai đó nếu họ thành thạo kỹ năng giao tiếp,
những ấn tượng đầu tiên và tất cả những điều mà bạn giáo dục cho chúng tôi một cách rõ ràng?
Nó sẽ mang đến cho bạn mọi thứ bạn muốn.
Bạn muốn có một mối quan hệ tốt hơn?
Bạn muốn có một nửa đích thực?
Bạn muốn được tăng lương?
Bạn muốn được thăng chức?
Bạn muốn có một doanh nghiệp?
Bạn muốn có nhiều bạn bè hơn?
Bạn muốn có một hệ thống hỗ trợ?
Nó thậm chí sẽ mang đến cho bạn sức sống lâu bền.
Đó là mức độ mà tôi cảm thấy về nó.
Nếu bạn có những mối quan hệ tuyệt vời và bạn có thể giao tiếp ý tưởng của mình sao cho mọi người thích bạn và họ lắng nghe, cuộc sống của bạn sẽ thay đổi.
Nhưng điều đó không phải là do di truyền phải không?
Bạn biết không, chúng ta có đặt mình trong những thói quen của mình không?
Nhìn này, có một số người sinh ra đã có sức hấp dẫn ngay từ bé.
Cử chỉ tay tuyệt vời, đôi lông mày tuyệt vời ngay từ khi ra đời.
Có những người rất đặc biệt như vậy.
Nhưng hầu hết chúng ta học hỏi về sức hấp dẫn.
Hầu hết các nhà lãnh đạo rất, rất hấp dẫn, họ đã học được,
À, tín hiệu phi verb này khiến mọi người mỉm cười.
Ôi, với sức mạnh giọng nói này, mọi người chú ý và nghiêng vào.
Và họ đã vô tình hoặc có chủ ý học cách mài dũa sức hấp dẫn của mình.
Và tin tốt là, tôi nghĩ bất kỳ ai cũng có thể học nó.
Bất kỳ ai, bất kể bạn có ngại ngùng như thế nào.
Tin tôi đi, tôi là bằng chứng cho việc bạn có thể học được điều đó.
Bạn là bằng chứng.
Tôi là một người đang phục hồi từ sự ngại ngùng.
Tôi đã rất ngại ngùng.
Tôi gặp khó khăn thực sự trong việc giao tiếp với mọi người.
Tôi không được yêu thích.
Tôi có rất ít bạn bè.
Nếu tôi có thể học nó, bất kỳ ai cũng có thể học nó.
Tôi hứa.
Thật gần như không thể tin rằng bạn đã từng là một người ngại ngùng.
Tôi hứa.
Bạn biết không, sự ngại ngùng cũng có nhiều hình thức khác nhau, phải không?
Vì vậy, tôi nghĩ hầu hết mọi người, khi nghĩ đến sự ngại ngùng,
họ nghĩ đến hình ảnh điển hình, như người máy, không thể đọc được, nói những điều kỳ quặc.
Đó không phải là thương hiệu ngại ngùng của tôi.
Thương hiệu ngại ngùng của tôi là cố gắng gây ấn tượng khi tôi rõ ràng không phải,
kể những câu chuyện vui mà không vui,
nói quá nhiều.
Chấn động.
Đúng không?
Đó là nói những điều sai trái và giao tiếp quá mức.
Tôi cũng có năng lượng Labrador, bạn biết đấy, như năng lượng của con retriever vàng,
nơi tôi hỏi, bạn biết ý tôi không?
Cô ấy chỉ vừa thè lưỡi ra.
Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của văn bản:
Ừ, tôi rất thích giao tiếp với mọi người.
Và điều đó thật ng awkward vì mọi người sẽ nói, lùi lại chút đi.
Không sao cả.
Và điều đó thật ng awkward vì tôi quá hào hứng.
Tôi rất muốn mọi người thích mình đến nỗi tôi cảm thấy, bạn biết đấy,
tôi luôn nghiêng người về phía mọi người.
Và điều đó tạo ra sự ng awkward cho mọi người vì tôi cố gắng quá sức.
Vì vậy, khi bạn thấy nhiều người viết thư cho chương trình hoặc nói chuyện với tôi trên đường phố,
thì thật bất ngờ rằng điều mà họ lo lắng nhất, ngay cả khi họ sống ở những thành phố đông dân này,
là tôi không biết cách kết bạn.
Và thật buồn cười vì đôi khi họ tìm gặp tôi ở phòng tập gym và xung quanh chúng tôi có 300 người.
Và không biết cách đến và chào hỏi hoặc tự giới thiệu.
Ừ, nhưng nhiều người trong chúng ta, tôi nghĩ, có những người bạn xã giao.
Chúng ta có, bạn biết đấy, những người quen, họ biết chúng ta làm gì, nhưng sau đó chúng ta không biết cách tiến xa hơn.
Như, tôi tin rằng mọi người nên có những giá trị tình bạn cốt lõi.
Của tôi là, đối với tôi cá nhân, là tôn trọng, có nghĩa là họ không đến muộn.
Họ tôn trọng thời gian của tôi.
Sự trung thực với bản thân.
Tôi thực sự thích sự trung thực, nhưng tôi thích sự trung thực với bản thân ở một người bạn hơn.
Và tôi đã có những tình bạn không thành công trong một thời gian dài vì họ đã nói dối bản thân về một số điều.
Và tôi không phải là một người nói dối, vì vậy tôi sẽ nói, nhưng anh ta thật tệ với bạn.
Và họ sẽ nói, cái gì?
Không, anh ta không tệ.
Tự lừa dối bản thân.
Không hợp với tôi.
Nếu điều đó có giá trị tình bạn cốt lõi, bạn không thể làm điều đó.
Bạn có hiểu tôi đang nói gì không?
Sự trung thực với bản thân.
Sự trung thực với bản thân.
Cụ thể như vậy.
Và điều cuối cùng là chiều sâu.
Vì vậy, một khi tôi bắt đầu đi sâu, tôi nhận ra tôi cần điều đó.
Tôi không thể có một người bạn nông cạn.
Như, tôi muốn biết hôn nhân của bạn thế nào, nhưng thực sự thế nào?
Như, tôi muốn đi sâu vào.
Và nếu tôi cảm thấy có bất kỳ sự do dự nào ở đó, chúng tôi sẽ không trở thành bạn bè.
Vì vậy, tôi nghĩ điều quan trọng là suy nghĩ về, đúng rồi, sở thích, tốt.
Như, bạn muốn hoạt động với những người này.
Nhưng giá trị tình bạn cốt lõi của bạn là gì?
Và làm thế nào để tôi xác định giá trị tình bạn cốt lõi của mình?
Được rồi.
Hãy nghĩ về tất cả những điều khiến bạn phát điên về những người bạn hiện tại của bạn.
Được chứ?
Được chứ?
Ừ.
Hãy nghĩ về những tình bạn không thành công, mà có rất nhiều tiềm năng.
Nhưng như, bạn chỉ, chúng đã dần phai nhạt.
Bạn chưa bao giờ thật sự có thời gian vui vẻ với họ.
Hoặc những người bạn mà bạn thường xuyên gặp gỡ, nhưng họ vẫn, họ vẫn không phải là một người bạn thân.
Tại sao?
Được rồi.
Ừ.
Như, điều gì đang cản trở?
Điều gì đang thiếu ở đó?
Và nó có thể đến từ cả hai bên, đúng không?
Không phải chỉ phụ thuộc vào họ.
Vì vậy, hãy nghĩ về những điều khiến bạn khó chịu.
Và sau đó, như, điều gì khiến bạn cảm thấy hồi phục?
Điều gì khiến bạn cảm thấy tốt?
Điều gì khiến bạn cảm thấy bình tĩnh?
Điều gì khiến bạn cảm thấy như chính mình?
Trách nhiệm cá nhân là điều rất quan trọng đối với tôi, tôi nghĩ.
Ôi, cho tôi một ví dụ về điều đó.
Chỉ như, đó là một niềm tin sâu sắc rằng bạn kiểm soát cuộc sống của mình và bạn kiểm soát
kết quả của mình.
Bởi vì điều đó như là gần như trái ngược với tâm lý nạn nhân.
Hoàn toàn.
Và bạn không muốn kết giao với một người bạn có xu hướng bị cuốn vào tâm lý nạn nhân, bạn biết không?
Vì vậy, đó là điều đầu tiên.
Bạn cần những người anh hùng.
Và có bao nhiêu người bạn đã dạy kỹ năng giao tiếp tốt hơn và kết nối tốt hơn cho họ trong thập kỷ qua?
Ôi, trời ơi.
Chà, ít nhất 400,000 sinh viên mà tôi có thể tìm.
Nhưng còn nhiều hơn nữa.
Nhiều hơn nữa.
400,000 sinh viên.
Đúng vậy.
Và thực sự có lẽ nhiều hơn thế nữa, nhưng đó chỉ là những gì mà chúng tôi có thể kể.
Và điều gì là, như, bản chất của những gì họ đang cố gắng đạt được?
Bởi vì rõ ràng là một kỹ năng là một con đường đến điều gì đó mà họ muốn.
Điều mà họ muốn là gì?
Họ muốn trở thành những người giao tiếp bậc thầy.
Tại sao?
Họ muốn có thể yêu cầu những gì họ muốn và đạt được điều đó.
Nếu bạn là một người giao tiếp bậc thầy, dù bạn muốn gì, một lần nữa, nếu đó là một đối tác hay
một thỏa thuận kinh doanh, bạn có thể đạt được điều đó nếu bạn biết giao tiếp tốt.
Bạn có thể giúp tôi trở thành một người giao tiếp bậc thầy không?
Chắc chắn rồi.
Thì thì, chúng ta hãy bắt đầu đi.
Hãy làm điều đó.
Nơi đầu tiên mà tôi muốn bắt đầu là với những ấn tượng đầu tiên.
Ừ.
Và cách mà một người có thể tạo ấn tượng đầu tiên tuyệt vời.
Bởi vì ấn tượng đầu tiên rất quan trọng, tôi tạo ra chúng suốt cả ngày, mỗi ngày.
Khi tôi gặp mọi người trên podcast, trong kinh doanh, trên đường phố, ở phòng gym, ai đó có thể nghe
chương trình, họ đến chào tôi.
Vì vậy, tôi liên tục cố gắng nghĩ về cách tạo ra ấn tượng đầu tiên tốt hơn.
Bởi vì từ những công trình mà tôi đã đọc của bạn, chúng thực sự quan trọng, đúng không?
Chúng rất quan trọng.
Chúng thực sự quan trọng.
Bao nhiêu?
Những ấn tượng đầu tiên của chúng ta thực sự rất chính xác.
Họ tìm thấy 76% chính xác với các đặc điểm tính cách của chúng ta.
Nói cách khác, mọi người có thể đoán chính xác sau ấn tượng đầu tiên bạn có tính hướng ngoại như thế nào, mức độ hòa nhã như thế nào, và mức độ thần kinh như thế nào.
Thực tế, tính thần kinh là điều khó đoán nhất.
Chúng ta có thể giấu điều đó rất tốt.
Tính cởi mở và tính chu đáo.
Chúng ta khá giỏi trong việc đoán điều đó.
Như, tôi có thể đoán điều đó chỉ dựa vào vài giây đầu tiên tương tác, điều đó có nghĩa là chúng có sức bền.
Vì vậy, nếu bạn đã tạo ra một ấn tượng đầu tiên xấu, thật khó để phục hồi lại.
Tôi không muốn trở thành người mang tin dữ về điều đó.
Chúng ta có thể làm việc để cải thiện nó.
Nhưng nếu bạn làm tốt ấn tượng đầu tiên đó, nó sẽ tạo nền tảng cho một cuộc sống thành công với người đó.
Vì vậy, rất quan trọng để chúng ta không bỏ qua chúng.
Và đây là sai lầm số một mà mọi người thường mắc phải trong một ấn tượng đầu tiên.
Họ làm như thế này.
Ôi, chào, vui được gặp bạn.
Nhìn xuống điện thoại, iPad, máy tính, sổ tay hoặc sách.
Khi chúng ta nhìn xuống, nó trông rất giống với tư thế thất bại phổ biến.
Thất bại phổ biến là khi chúng ta cúi cằm xuống ngực.
Chúng ta thường có một không gian rất nhỏ giữa vai và vành tai.
Chúng ta giữ cánh tay gần cơ thể.
Điều này, đúng không.
Bạn không cảm thấy hơi tệ sao?
Bạn trông thật tệ.
Ôi, cảm ơn bạn.
Nhìn này.
Khi bạn kiểm tra điện thoại của mình, mỗi lần bạn kiểm tra điện thoại, bạn vô tình trông như một kẻ thua cuộc. Và tôi thật sự muốn nói điều đó theo nghĩa gần nhất về việc thua cuộc và chiến thắng.
Vậy trong lần gặp đầu tiên, bạn đang chờ đợi trong phòng chờ cho một cuộc phỏng vấn công việc lớn. Bạn đang chờ đợi cuộc hẹn với có thể là người hoàn hảo cho bạn. Và bạn đang làm gì? Kiểm tra điện thoại của bạn. Vậy là tôi ngồi đó trông như một kẻ thua cuộc.
Đúng vậy. Ấn tượng đầu tiên xảy ra trong vài giây đầu tiên khi người khác nhìn thấy bạn, và đây là một sai lầm khác mà những người hướng nội gặp phải, họ nghĩ rằng ấn tượng đầu tiên của họ bắt đầu ngay khi họ bắt đầu nói chuyện. Không phải. Ấn tượng đầu tiên của bạn xảy ra ngay khi ai đó nhìn thấy bạn lần đầu tiên. Đó là khi họ bước vào một căn phòng, mở cửa, vào một nhà hàng, hoặc nhìn vào bức ảnh đại diện của bạn.
Bức ảnh đại diện còn quan trọng hơn. Người ta đã tìm ra rằng mọi người tạo ra ấn tượng đầu tiên về bạn trong vòng một trăm mili giây đầu tiên khi nhìn vào bức ảnh đại diện của bạn. Nhanh đến mức bạn gần như không nhận ra rằng mình đã nhìn thấy một bức ảnh. Nhưng chúng ta đã rất quen thuộc việc nhìn vào biểu cảm khuôn mặt của ai đó, dáng đứng của họ, những gì có thể nhìn thấy, trang phục của chúng ta, và những món trang sức của chúng ta.
Và điều thú vị về nghiên cứu này là họ phát hiện ra rằng những bức ảnh khác nhau của cùng một người có thể mang lại những ấn tượng đầu tiên khác nhau, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể kiểm soát ấn tượng đầu tiên của mình. Nếu những bức ảnh khác nhau của cùng một người, như nếu bạn có năm bức ảnh khác nhau của chính mình, và bạn đăng chúng trên các hồ sơ LinkedIn khác nhau, mọi người sẽ đưa ra những phán đoán khác nhau về bạn, điều đó có nghĩa là bạn có thể kiểm soát kiểu đánh giá mà bạn muốn tạo ra bằng cách chọn bức ảnh phù hợp, nhưng cũng cần có ngôn ngữ cơ thể đúng khi lần đầu tiên ai đó nhìn thấy bạn.
Ai đó đã thực hiện một nghiên cứu về điều đó? Vâng, tôi nghĩ Semin Vazir đã thực hiện nghiên cứu này. Đúng rồi. Đừng trích dẫn tôi, nhưng tôi tin rằng Semin Vazir đã làm nhiều về ấn tượng đầu tiên trên mạng. Và điều đáng kinh ngạc là những thay đổi nhỏ trong các dấu hiệu của bạn có thể có tác động lớn đến ấn tượng của bạn.
Vì vậy, ví dụ như tôi đã thử nghiệm với điều này trên trang cá nhân của mình, nơi tôi có bàn tay trong bức ảnh của mình. Như, có một sự khác biệt lớn. Nếu bạn nhìn thấy tôi như thế này với khuôn mặt trên tay, gọi là đĩa mặt. Được rồi, vậy cho những ai không nhìn thấy bạn, bạn đã đưa cả hai tay ra và chiếc cằm của bạn resting ở giữa chúng.
Đó được gọi là đĩa mặt, đúng không? Hãy tưởng tượng như khuôn mặt của tôi trên một đĩa cho những ai đang nghe. Đây là một ấn tượng rất khác so với chiều này. Cùng một khuôn mặt, đĩa mặt, ấm áp, gần giống như nữ tính, kiểu như gái, so với cái này, rất chuyên nghiệp, rất có năng lực. Chỉ với một sự khác biệt đó.
Vậy, tất cả những dấu hiệu này đang thay đổi, đặc biệt nếu ấn tượng đầu tiên của bạn xảy ra trên các ứng dụng hẹn hò, trên LinkedIn, trong email của bạn, như một bức ảnh nhỏ trong email của bạn, trang web của bạn. Nó đang thay đổi cách mà mọi người đối xử và nghĩ về bạn.
Được rồi, vậy để tôi cho bạn xem một số bức ảnh hồ sơ. Tôi rất muốn xem chúng. Và bạn cho tôi biết chúng đang mang lại ấn tượng gì. Ôi, đúng rồi. Ấn tượng này thế nào? Được rồi.
Vậy, chúng ta thấy một quý ông không có bàn tay. Không có cử chỉ nào từ tay, chỉ có khuôn mặt của anh ấy. Anh ấy cũng đang nghiêng cằm xuống và trán của anh ấy hếch lên. Bạn cũng thấy một nụ cười chân thành. Điều tốt nhất về bức ảnh này là anh ấy đang cười một cách chân thật vì bạn có thể thấy cơ mặt bên đã được kích hoạt, phần cơ zygomaticus trên. Tôi thực sự tệ về việc nói điều đó nhưng những cơ này được kích hoạt. Rất dễ thương. Ôi, tôi thích điều đó. Làm tốt lắm.
Đúng vậy. Tôi yêu nụ cười này. Vậy là, chúng tôi thích nụ cười chân thật. Anh ấy rất ấm áp và dễ tiếp cận. Anh ấy cũng đang giao tiếp bằng mắt với camera. Nghiêng đầu nhẹ. Tôi thực sự muốn nói rằng bức ảnh này rất ấm áp, gần như là quá ấm áp. Nếu anh ấy là bác sĩ hoặc giáo sư hay ai đó cần được người khác nghiêm túc, tôi không biết liệu tôi có đến với anh ấy với các vấn đề của mình không. Nó quá ấm áp cho bức ảnh đó.
Và, nhân tiện, tôi muốn làm điều này hữu ích cho mọi người ở nhà. Vì vậy, hãy nghĩ về ấn tượng của bạn như một cái nhiệt kế. Bạn có thể điều chỉnh độ tin cậy và khả năng tiếp cận của bạn bằng cách thêm các dấu hiệu. Vì vậy, nếu bạn muốn thêm sự ấm áp hoặc sự tin tưởng hoặc sự đáng mến, bạn có thể nghiêng đầu. Bạn có thể thể hiện đôi tay của bạn. Cử động cũng là một yếu tố. Vì vậy, đôi khi bạn sẽ thấy những người như đang nghiêng đầu sang một bên hoặc thậm chí trong quá trình đi bộ. Đó là lý do mà tất cả những nhiếp ảnh gia đó sử dụng gió.
Ôi, đúng vậy. Đúng không? Nó thực sự mang lại yếu tố ấm áp kỳ lạ này. Nếu bạn muốn tăng cường sự năng lực, sức mạnh, nếu bạn muốn được người khác nghiêm túc, đặc biệt nếu bạn đang ở trong một nghề nghiệp mà bạn đã bị thách thức hoặc bị ngắt lời hoặc không được coi trọng hoặc bị đánh giá thấp, bạn thực sự muốn tăng cường. Bạn thực sự muốn tăng cường sự năng lực trong bức ảnh hồ sơ của bạn. Như bìa sách của tôi, tôi không có nụ cười.
Và đó là bởi vì tôi là một người rất hay cười và tôi muốn mọi người coi tôi một cách nghiêm túc. Vì vậy, tôi đã quyết định không cười trên các bìa sách của mình. Còn anh chàng này thì sao? Được rồi. Đây là một bức ảnh hồ sơ trên ứng dụng hẹn hò. Nhìn xem, tôi rất thích nó. Được rồi, anh chàng này có một chú mèo quàng quanh cổ. Và bạn biết gì không? Tôi rất thích điều đó. Tại sao? Bởi vì nếu bạn yêu mèo, chắc chắn bạn sẽ yêu anh chàng này. Nếu bạn ghét mèo, bạn sẽ lướt qua. Chúng tôi muốn khiến mọi người không thích chúng tôi thông qua những món trang sức mà chúng tôi chọn. Đúng không? Giống như, tôi thích khi chồng tôi đội mũ cao bồi vì một số người sẽ thích điều đó. Một số người thì không. Anh ấy sẽ tìm được những người giống mình. Chúng tôi đang ở Austin, Texas. Vậy thì sẽ thật kỳ lạ nếu anh ấy đội mũ đó ở London hoặc một nơi nào khác. Dee, bạn nghĩ sao? Được rồi, tôi không thích kính râm trong ảnh chút nào. Và lý do là vì nghiên cứu cho thấy chúng ta có thể sản xuất oxytocin, chất hóa học của sự kết nối, ngay cả khi nhìn qua ống kính. Khi bạn không thể nhìn thấy đôi mắt của ai đó, nó tạo ra một rào cản trong đầu chúng ta kiểu như, tôi không biết. Tôi không biết về người này. Đó là cơ thể bạn hóa học đang nói rằng, tôi không thể thấy mắt cô ấy. Vì vậy, tôi không thích kính râm. Điều này, như thể cô ấy rất xa cách với tôi. Mặc dù cô ấy có một nụ cười đẹp, nhưng tôi không thể thấy cơ bắp ở má trên của cô ấy. Và tôi không thể nhìn thấy đôi mắt của cô ấy. Điều đó có áp dụng cho cuộc sống thực không? Điểm kính râm. Như vậy, có khiến chúng ta tách biệt với mọi người không? Bạn biết đấy, tôi chưa thấy nghiên cứu về điều đó. Tôi chỉ thấy nghiên cứu về kính râm trong ảnh. Vì vậy, tôi sẽ nói rằng, trực tiếp thì tôi nghĩ là ổn. Nhưng tôi cũng sẽ nói, bạn có bao giờ ở bên ai đó và họ tháo kính ra để nhìn bạn rõ hơn chưa? Điều đó có từng xảy ra với bạn không? Có. Nó cảm thấy tốt. Vâng, như thể, họ có thể. Nếu bạn muốn cho ai đó thấy, tôi sẽ thực sự lắng nghe bạn, hãy tháo kính ra. Hoặc cuộn tay áo lên. Cũng có một điều mà chúng ta biết rằng là một dấu hiệu, là kiểu như, hãy bắt đầu đi. Tôi thường thấy, như những nhà lãnh đạo, khi họ đang bắt đầu phần thuyết trình, họ thường xắn tay áo lên. Một điều khác mà tôi thích là như thế này. Chà tay vào nhau. Được rồi. Đây là một dấu hiệu chuẩn bị toàn cầu. Nếu bạn sắp chia sẻ điều gì đó thật sự tốt với đội của mình, bạn sẽ muốn nói như thế này. Này mọi người, hôm nay tôi có một điều hay. Bạn sẽ thích điều này. Bạn sẽ thích điều này nếu chúng ta đang trong một cuộc họp đội. Vâng, đúng không? Đó là một dấu hiệu vạn năng để khởi động. Quay trở lại với ấn tượng đầu tiên. Làm thế nào để tôi tạo ấn tượng đầu tiên thật tồi? Một ấn tượng đầu tiên thật tồi? Đúng vậy. Vậy chúng ta sẽ làm điều tồi tệ trước, rồi sau đó là điều tốt. Bạn đã nói rằng một trong những điều tồi tệ nhất mà một người có thể làm là bước vào với điện thoại trên tay, hay thiết bị gì đó. Được rồi, vậy điều tồi tệ là chiếm ít không gian nhất có thể. Đúng không? Không có khoảng cách giữa cánh tay và thân mình. Không có khoảng cách giữa vai và dái tai. Điều thứ hai là tay ẩn. Vậy tay trong túi, tay trên bàn, tay không nằm trong khung hình. Chúng ta thích nhìn thấy tay, đặc biệt là ngay từ đầu. Nó khiến chúng ta cảm thấy có sự căng thẳng, đúng không? Chúng ta muốn biết điều gì sẽ xảy ra. Vì vậy, tôi nói, chào bạn. Rất vui được gặp bạn. Tôi để tay tôi, nhiều tay tôi có trong ảnh hồ sơ của mình. Đó là điều tồi tệ, là tay ẩn. Và điều cuối cùng là ánh nhìn tránh né. Chúng ta thực sự thích tạo giao tiếp bằng mắt trong vài giây đầu tiên khi gặp ai đó. Nó khiến chúng ta cảm thấy như ai đó không tránh né oxytocin. Nó mang đến cho chúng ta một cú sốc hóa học của lòng tin. Họ thậm chí còn có người sử dụng xịt mũi đầy oxytocin, và nó ngay lập tức khiến họ chia sẻ nhiều hơn, cởi mở hơn, kết nối hơn. Vâng. Vì vậy, chúng ta muốn giao tiếp bằng mắt trực tiếp, tay thấy được, và cơ thể rộng mở. Còn về- Tôi gọi đó là mối đe dọa ba chiều, nhân tiện. Mối đe dọa ba chiều. Đó là mối đe dọa ba chiều. Còn khi ngồi ở một cái bàn như thế này thì sao? Bởi vì tôi ngồi đây hàng trăm tiếng đồng hồ để lắng nghe mọi người. Và tôi đang. Tôi chưa bao giờ nói điều này trước đây. Nhưng tôi luôn rất ý thức về ngôn ngữ cơ thể của mình, vì tôi không muốn truyền đạt điều sai. Nhưng vì tôi đang nghĩ về rất nhiều điều cùng một lúc, tôi như đang làm nghiên cứu trong khi ai đó đang nói. Tôi đang đọc ghi chú của mình. Đôi khi tôi đang viết. Tôi đang ghi chú một điều gì đó. Và tôi đang suy nghĩ về điều tiếp theo. Tôi đang nghĩ về việc chỉnh sửa. Có rất nhiều điều xảy ra trong đầu tôi. Tôi không bao giờ muốn họ hiểu lầm đó như một phản ánh về họ. Vậy, bạn sẽ khuyên tôi nên cư xử như thế nào, dù là trong vai trò một người làm podcast hay trong một cuộc họp với khách hàng hoặc bất cứ điều gì, để truyền đạt rằng tôi ấm áp và có năng lực và tất cả những điều tốt đẹp đó? Được rồi. Vậy, điều dễ nhất là bạn luôn quay về phía tôi. Tôi rất biết ơn vì bạn không xếp chúng tôi thành hình chữ V. Nhiều podcast tôi tham gia giống như vậy. Và thật khó để kết nối với ai đó khi họ như vậy. Vì vậy, bạn đã thiết lập được nền tảng để đồng điệu trong văn phòng hiện tại của bạn. Nếu bạn làm việc trong một văn phòng, hãy di chuyển ghế của bạn để không ở góc nghiêng về phía bạn. Chúng ngay thẳng về phía bạn. Điều đó sẽ giúp bạn thành công vì tôi biết chúng tôi đang ở trên cùng một trang ngay cả khi bạn đang nhìn vào điều gì đó khác. Sau đó, bạn muốn nghĩ về 60% giao tiếp bằng mắt. Nó rất cụ thể. Trong các nền văn hóa phương Tây, họ cho rằng lý tưởng, điểm ngọt của oxytocin là 60 đến 70%. Một số nền văn hóa Đông Á thì có ít giao tiếp bằng mắt hơn. Vì vậy, điều đó cũng ổn. Nhưng nếu bạn có thể đạt được 60%, không phải 100%. Đặc biệt khi tôi đưa ra một điểm quan trọng. Giống như, bạn sẽ thường từ chối và sẽ nhìn lên tôi khi tôi đưa ra điểm quan trọng. Đó là tất cả những gì tôi cần biết. Tôi có điều này. Tiếp tục nào. Và những người thực sự quyền lực thường nhìn vào mắt vào cuối điểm của họ. Vì vậy, bạn có thể nói như thế này, giải thích điều này, nhớ về điều gì đó. Nhưng hãy để tôi nói với bạn, vào cuối điểm của tôi, đó là thời điểm quan trọng. Thú vị. Và tôi nghĩ bạn thực sự làm điều đó một cách tự nhiên. Tôi không biết nếu bạn nhận ra bạn đang làm điều đó.
Nhưng nếu bạn đang trong một cuộc họp hoặc thuyết trình hay bạn là một người phỏng vấn, thì điều đó thực sự quan trọng hơn. Cuối câu của bạn, bạn đang khép lại bằng việc duy trì tiếp xúc mắt. Ừ, vì tôi thường nhìn đi nơi khác. Vậy nên, tôi đang làm điều đó bây giờ. Tôi nhìn đi chỗ khác vì tôi đang vật lộn với ý tưởng của mình, cố gắng diễn đạt chúng. Và khi tôi đã có nó, tôi sẽ quay lại với bạn và truyền đạt thông điệp như vậy. Đúng rồi. Và điều đó thực sự tốt. Nó cho thấy bạn đang xử lý thông tin. Chúng ta biết rằng là con người, tôi không thể làm những bài toán phức tạp khi vẫn duy trì tiếp xúc mắt. Ừ. Chúng ta không thể làm vậy. Và thực sự, điều đó khiến bạn có vẻ rất trầm tư và suy nghĩ trong khoảng 40% thời gian bạn không nhìn vào tôi khi bạn đang tập trung. Thực ra, những người lãnh đạo làm như vậy vì họ đang thể hiện rằng họ thực sự đang tìm ra câu trả lời. Sẽ rất kỳ lạ nếu bạn cứ nói 100% với 100% tiếp xúc mắt vì tôi sẽ cảm thấy như đó là một kịch bản. Đúng rồi. Đó là một trong những lý do mà tôi nghĩ các người thuyết trình gặp vấn đề này. Và bất cứ khi nào tôi xem như Shark Tank hoặc Dragon’s Den, một sai lầm lớn mà họ mắc phải là họ diễn tập quá nhiều, không ngắt mắt khỏi người khác. Và nó khiến bạn cảm thấy hơi robot. Vì vậy, nếu bạn luyện tập một bài thuyết trình, thực sự bạn muốn thêm một chút yếu tố ứng biến vào đó. Bạn muốn vận dụng một chút vì điều đó cho thấy bạn đang thật sự tiếp thu thông tin và điều đó thể hiện năng lực. Đúng không? Những người rất có năng lực, họ không cần một kịch bản vì họ biết rõ công việc của mình. Họ có thể lấy thông tin một cách tự nhiên cho bạn. Họ có thể tư duy ngay tại chỗ. Những người kém năng lực thì lại phải học thuộc. Đó là lý do tại sao những bài TED Talk mà chúng tôi yêu thích nhất, những hình ảnh mà chúng tôi thích nhất, họ thực sự đang có một cuộc trò chuyện rất thông minh với bạn và bạn sẽ thích nó. Vì vậy, tôi thích bạn đang suy nghĩ, rằng bạn đang suy nghĩ về một câu hỏi. Những cuộc phỏng vấn tồi tệ nhất mà tôi đã có là khi ai đó cứ liên tục hỏi tôi mà không nghĩ gì cả. Ừ. Ừ, ừ, ừ. Được rồi. Vì vậy, cử chỉ, tiếp xúc mắt, thì không sao khi chỉ duy trì 60% tiếp xúc mắt. Đó là mối đe dọa ba chiều. Điều khác trong ấn tượng đầu tiên mà tôi thực sự thích là phá vỡ kịch bản, đúng không? Tôi nghĩ rằng trong một ấn tượng đầu tiên, thật OK khi nói, chào buổi sáng. Nhưng khi chúng ta làm, “Bạn khỏe không? Tốt. Bạn khỏe không? Tốt. Bạn khỏe không? Tốt. Bạn khỏe không?” và bạn rơi vào cái vòng luẩn quẩn kinh khủng đó. Tôi thách thức mọi người thử phá vỡ kịch bản với câu hỏi “Bạn khỏe không?”. Vì vậy, khi ai đó hỏi, “Bạn khỏe không?”, đừng nói “tốt”. Đừng nói “bận rộn, nhưng tốt”. Hãy cố gắng trả lời với một chút hài hước. Được rồi. Nếu bạn có thể. Giờ thì tôi không hài hước. Vì vậy, chúng ta nên tiếp nhận lời khuyên này với một chút hoài nghi. Bạn thì hài hước. Nhưng tôi không hài hước đến vậy. Nhưng có một vài điều bạn có thể làm. Vì vậy, một là bạn có thể trả lời bằng một con số. Ví dụ, bạn đã cười. Tôi thậm chí chưa làm gì mà bạn đã cười rồi. Đúng không? Bảy. Hầu hết mọi người sẽ nói bảy. Tôi sẽ nói bảy. Ồ, thật sao? Đúng không? Vì vậy, nếu bạn cứ như là, ai đó hỏi, “Bạn khỏe không?” và bạn nói, “Bảy trên thang điểm mười”. Đúng không? Nó làm cho việc phá vỡ kịch bản trở nên dễ hơn một chút. Tôi cũng rất thích khi bạn nói về những gì bạn đang vật lộn. Vì vậy, tôi có thể nói, “Tôi đã phải chiến đấu với hộp thư đến cả ngày, nhưng tôi vẫn đạt 10 trên 10”. Đôi khi, thật tốt khi cung cấp một chút bối cảnh về những gì bạn đã trải qua trong ngày. Hoặc nếu bạn biết mình trông không tốt lắm, bạn có thể nói, “Tốt hơn bên trong hơn bên ngoài”. Tốt hơn bên trong hơn bên ngoài. Đúng không? Một cái gì đó chỉ để khiến mọi người suy nghĩ một chút, nó phá vỡ kịch bản và tạo ra một ấn tượng đầu tiên rất tốt. Vì vậy, ấn tượng đầu tiên, hãy chắc chắn rằng cuộc trò chuyện không đi đến một ngõ cụt, về cơ bản. Và phá vỡ kịch bản. Vâng, phá vỡ kịch bản. Phá vỡ kịch bản. Vì vậy, tôi thích bạn mạo hiểm một chút và có một chút can đảm trong cuộc trò chuyện để không làm theo kịch bản. Đúng không? Vì vậy, bạn sẽ tạo ra một ấn tượng đầu tiên tốt hơn nhiều. Ừ. Và điều đó cũng có nghĩa là không hỏi, “Bạn khỏe không?” nhưng thay vào đó hãy hỏi, “Có gì tốt không?” Vì vậy, khi tôi bắt đầu một cuộc trò chuyện, bất cứ lúc nào, tôi cố gắng không bao giờ hỏi, “Bạn khỏe không?”. Tôi cố gắng nói, “Có gì tốt không? Có điều gì tốt hôm nay không?” Đó là một thay đổi rất tinh tế. Và nó khiến mọi người suy nghĩ một chút theo cách tích cực. Họ sẽ như, “Ồ, ừ, có gì tốt không?” Và hoàn toàn thay đổi bản chất của cuộc trò chuyện. Tôi đôi khi làm như thế ở đây. Vì vậy, khi một khách mời bước vào, câu hỏi mà tôi luôn hỏi hầu hết mọi người ngồi xuống là, “Hiện tại, điều gì đang làm bạn trăn trở?”. Có phải là một câu hỏi tốt không? Tôi rất thích câu hỏi đó. Tôi sẽ thích câu hỏi, “Bạn đã mong chờ điều gì?”. Có điều gì bạn đang mong chờ trong cuộc sống của bạn không? Có phải vì nó tích cực? Ừ. Nó khơi dậy sự phấn khích. Vì vậy, tôi nghĩ rằng công việc của chúng ta, nếu bạn thực sự muốn trở thành một người giao tiếp xuất sắc, là bạn đang trao tặng những hoá chất tốt. Bạn biết câu nói, “Để lại cho người khác tốt hơn bạn tìm thấy họ”? Ừ. Tôi thực sự hiểu nghĩa đó một cách nghiêm túc. Tôi nghĩ rằng những người giao tiếp xuất sắc thực sự đang trao tặng những hoá chất tươi đẹp cho người khác. Họ khiến mọi người cảm thấy tràn đầy dopamine. Dopamine được định nghĩa đơn giản là sự phấn khích, động lực, năng lượng. Họ đang tặng testosterone. Bạn cảm thấy có khả năng. Bạn cảm thấy thông minh. Wow, bạn giỏi trong những gì bạn làm. Đúng không? Và bạn rời đi với cảm giác, “Tôi thật tuyệt.” Điều này áp dụng cho cả nam và nữ. Bạn đang tặng serotonin. Sự bình tĩnh, cảm giác thuộc về. Bạn có thể là chính mình với tôi. Tôi cho bạn phép được là chính mình. Tôi yêu bạn vì bạn là ai. Tôi nghĩ rằng một trong những lý do khiến mọi người thường nói với tôi là họ kể cho tôi tất cả mọi thứ về cuộc sống của họ. Tôi nghĩ là vì tôi đang cố gắng tặng họ serotonin. Tôi muốn họ cảm thấy họ có thể hoàn toàn là chính mình và tôi chấp nhận họ đúng như họ đang vậy. Vì vậy, serotonin, dopamine và testosterone, nếu chúng ta có thể trao tặng những điều đó, tôi gọi đó là “cocktail hóa chất”.
Tôi muốn tạo ra một ly cocktail mà tôi muốn gửi đến mọi người trong cuộc trò chuyện của tôi. Và đó chính là những gì mà những người giao tiếp tài ba đang làm. Và làm thế nào tôi có thể cung cấp tất cả những điều đó cho bạn? Được rồi. Bạn phá vỡ kịch bản chỉ bằng cách đánh thức tôi, đúng không? Kiểu như, điều này sẽ khác biệt. Sau đó, bạn hỏi, bạn đã mong đợi điều gì? Nếu bạn hỏi tôi điều gì đang khiến tôi suy nghĩ nhiều nhất, tôi có thể sẽ đưa ra câu trả lời tiêu cực, thành thật mà nói. Bạn có thường nhận được câu trả lời tiêu cực cho câu hỏi đó không? Tiêu cực hoặc trung tính. Thông thường thì đó là điều gì đó liên quan đến công việc. Họ sẽ nói, tour sách của tôi, tôi đang cố gắng xuất bản điều này, bla, bla, bla. Vâng. Và bạn thấy nhàm chán, phải không? Điều đó có phần thú vị đối với tôi vì tôi ghi chú lại và sau đó tôi sẽ nói chuyện với họ về điều đó. Nhưng, ý tôi là, nếu đó là một cuộc trò chuyện xã hội, thì nó sẽ không thú vị. Vâng. Và tôi sẽ tranh luận rằng bạn sẽ tham gia nhiều hơn nếu bạn nhận được một câu trả lời thú vị, ngay cả trong bối cảnh này. Vâng. Vì vậy, bạn thấy nhàm chán. Họ cũng thấy nhàm chán. Vì vậy, một điều, nếu bạn đang mong đợi bất kỳ điều gì, có kế hoạch thú vị nào sắp tới không, đó đều là những điều giống như mang lại một chút dopamine. Sau đó, tận dụng bất kỳ khoảnh khắc nào mà tôi gọi là khoảnh khắc “Cũng vậy”. Tôi có một lý thuyết. Nó được gọi là Lý thuyết chỉ số. Đó là ý tưởng rằng trong cuộc trò chuyện, chúng ta đang ném chỉ số cho nhau. Vì vậy, kiểu như, nếu chúng ta có một điều gì đó chung, tôi đã ném một chỉ số, bạn nhận được nó và bạn kéo nó vào. Và kiểu như bạn đang cố gắng nhận thêm nhiều điều từ tôi hơn. Càng nhiều chỉ số giữa bạn và tôi, chúng ta càng thích nhau và càng gần nhau hơn. Những khoảnh khắc “Cũng vậy” tạo ra serotonin. Khi tôi nói, tôi thích X, và bạn nói, cái gì? Tôi cũng thích X. Chúng ta kiểu như, kết nối hóa học. Và điều đó khiến tôi cảm thấy serotonin. Nó khiến tôi cảm thấy bình tĩnh, thuộc về. Tôi có thể là chính mình. Vì vậy, bất kỳ lúc nào trong một cuộc trò chuyện mà ai đó nói bất cứ điều gì mà bạn đồng ý, hoặc bạn cảm thấy, tôi cũng có điều đó, bạn muốn nắm bắt và nói, Chỉ số, “Cũng vậy”. Nhưng làm thế nào bạn ngăn nó không trở thành điều gì đó về bạn? Bởi vì nếu bạn nói với tôi, bạn có một chiếc Cybertruck bên ngoài. Nếu bạn bước vào và nói, ôi, tôi vừa mua một chiếc Cybertruck. Và tôi nói, tôi vừa mua một chiếc Cybertruck. Được rồi, thì có một sự khác biệt lớn giữa cách bạn nói và cách tôi nói. Được rồi, tôi nói, tôi vừa có một chiếc Cybertruck. Ồ, vâng, tham gia câu lạc bộ. Đó là điều bạn muốn tôi nói? Vâng. Nhưng tôi sẽ không nói như vậy. Có một sự khác biệt ở đây, vì tôi là người Anh. Và người Anh thường rất… chúng tôi rất… Tôi biết. Bạn hiểu ý tôi chứ? Bạn thật khiêm tốn. Cái đó là gì vậy? Khiêm tốn. Chúng tôi chỉ đơn giản là rất, ô, vâng, tham gia câu lạc bộ. Bạn có thể tưởng tượng không? Tôi đã thích điều đó. Bạn sẽ hoảng hốt. Không, bạn đang nói thế. Bạn sẽ thích điều đó vì nó thật kỳ quặc. Tôi thích những người kỳ quặc. Có điều gì khác trong phần ấn tượng đầu tiên trước khi chúng ta chuyển sang các ấn tượng thứ hai không? Và tôi muốn nói rằng thực sự, làm thế nào để tôi củng cố và đầu tư vào mối quan hệ đó để tôi có thể giữ nó? Được rồi, nếu bạn đã tạo được ấn tượng đầu tiên tốt, bạn đã chuẩn bị được cho thành công. Thật tuyệt. Nếu bạn đang tạo ra một ấn tượng thứ hai vì bạn không chắc chắn về ấn tượng lần trước, đúng không, hoặc bạn muốn phát triển thêm, cách tốt nhất của bạn là cho họ thấy họ đã ở trong tâm trí bạn nhiều như thế nào. Nỗi lo hàng đầu của mọi người trong thế giới này là, tôi đã để lại ấn tượng chưa? Tôi có đáng nhớ không? Đó là điều mà chúng ta muốn biết. Vì vậy, điều đầu tiên bạn muốn đảm bảo với họ là, ôi, tôi yêu cuộc gặp gỡ lần trước của chúng ta. Tôi đã rất mong chờ bữa trưa này. Đúng không? Vì vậy, bạn có thể đảm bảo với họ rằng bạn rất vui khi thấy họ, nói chuyện với họ, nghe từ họ, hay bất cứ điều gì trên điện thoại? Ôi, trời ơi, tôi rất vui vì bạn đã gọi. Kiểu như cái cảm giác ấm áp của việc bạn đã đúng khi gọi. Bạn đã đúng khi nhắn tin. Bạn đã đúng khi xuất hiện, đúng không? Nếu ai đó nhắn tin cho tôi, tất nhiên, như không phải nếu tôi đang nhắn tin với ai đó cả ngày, nhưng nếu ai đó nhắn tin cho tôi và tôi kiểu như, ôi, trời ơi, tôi rất vui vì bạn đã nhắn tin. Tôi sẽ thực sự nói điều đó. Tôi vừa nghĩ về bạn, đúng không? Như, ôi, tôi rất vui vì bạn đã liên lạc. Tôi luôn yêu cuộc trò chuyện của chúng ta. Kiểu như ngay lập tức, bạn đã ở đây cảm thấy được chấp nhận, đó là serotonin. Đó là cảm giác thuộc về như bạn đã an toàn rồi. Bạn để cho ai đó là chính họ ngay từ đầu. Còn về các ấn tượng đầu tiên trực tuyến thì sao? Có điều gì mà tôi cần suy nghĩ nếu tôi đang ở trên, vì rất nhiều cuộc sống của chúng ta hiện nay diễn ra trên Zoom hoặc Google Hangouts. Vâng. Được rồi, vậy trước tiên, chúng ta có thể nói về các ứng dụng hẹn hò được không? Vâng, chắc chắn. Được rồi, họ thực sự đã tiến hành nghiên cứu về điều này. Bạn sẽ tốt hơn khi mở đầu bằng một từ hoặc cụm từ độc đáo hơn là chỉ đơn giản là chào, xin chào, bạn khỏe không? Ví dụ như, “hi”. Nếu bạn ở Texas, thậm chí nếu bạn không ở Texas, “hi”, “alo”, “dạo này thế nào?” Bất cứ điều gì không phải là “hi” hoặc “xin chào” đều khác biệt một chút. Nó sẽ khiến bạn nổi bật. Vì vậy, nếu bạn có thể. “Hey”? Không. Bạn đang làm sai tinh thần của nghiên cứu ở đây. Được rồi. Được rồi. Vậy không có một “hey”, không có một “hi”, không có “what’s up”, không có “how are you”? Được rồi. Nhưng như vậy, bạn có thể có một cụm từ đặc trưng hoặc như… Bingo. Tôi sẽ chấp nhận điều đó. Bạn có sẽ chấp nhận điều đó? Bingo. Tôi đang ở trong hộp thư của bạn. Họ nghiên cứu điều này và tìm thấy rằng có rất nhiều tiếng ồn. Có rất nhiều tiếng ồn mà nếu bạn có thể trở thành quả táo đỏ. Đây là một câu chuyện khi tôi, tôi từng là một người hướng dẫn trại khi tôi còn trẻ. Đó là cách tôi kiếm tiền. Và tôi đã nhận thấy hiện tượng này trong giờ nghỉ giải lao khi tôi luôn mang theo một rổ trái cây trong giờ nghỉ. Và thường thì đó là toàn táo đỏ hoặc toàn táo xanh. Và tôi nhận thấy nếu tôi có một rổ táo xanh và một quả táo đỏ, mọi trại viên đều phải có quả táo đỏ đó. Nhưng tôi sẽ hỏi họ, có phải họ thích quả táo đỏ hơn không? Và họ sẽ nói, không, tôi chỉ muốn cái đó vì nó là cái duy nhất. Và tôi sẽ không bao giờ quên điều đó vì tôi nghĩ rằng những người đặc biệt thực sự, những người giao tiếp tài ba, là quả táo đỏ. Họ không phải là cam. Họ vẫn phù hợp với tất cả mọi người.
Nhưng chúng chỉ khác một chút mà thôi. Và đó là điều mà tôi nghĩ là nên diễn ra trong cả kinh doanh và tình yêu: bạn có thể trở thành một quả táo đỏ mà vẫn giữ nguyên bản thân mình? Bạn không phải là một người điên cuồng, nhưng bạn hơi khác so với những người khác. Vì vậy, giống như một câu chào bingo, hay một lời chào howdy, aloha, shalom hoặc bất cứ điều gì, tôi nghĩ rằng điều đó làm bạn nổi bật một chút, đến mức bạn có thể tạo ra hiệu ứng đỉnh cao. Hiệu ứng đỉnh cao giống như bạn đã khơi gợi sự tò mò của ai đó một chút và điều đó thực sự hiệu quả. Đó là lý do tại sao các chiến dịch tiếp thị hơi khác biệt thường hiệu quả hơn.
Vậy còn trên Zoom và những môi trường kinh doanh, chuyên nghiệp khác thì sao? Được rồi, trong các môi trường như Zoom, hãy bật camera lên. Vâng. Hãy bật camera lên. Nghe có vẻ hiển nhiên, nhưng ngày càng nhiều người tắt camera, đặc biệt nếu bạn có các cuộc họp liên tiếp. Nhưng nếu bạn có thể bật camera trong vài giây đầu tiên, điều đó sẽ tạo ra sự thay đổi lớn trong cách mọi người nhìn nhận về bạn.
Vì vậy, điều đầu tiên là đảm bảo rằng bạn không vô tình tạo ấn tượng tiêu cực. Đây là cách điều đó xảy ra. Bạn có thấy tôi không? Bạn có nghe tôi không? Ôi. Ồ, chào. Nhiều ấn tượng Zoom diễn ra khi ai đó bị bắt gặp khi không chuẩn bị hoặc đang ở giữa buổi chất vấn, “Bạn có thấy tôi không? Bạn có nghe tôi không?” và họ đang sửa soạn bản thân và sau đó tạo ấn tượng ban đầu. Không, ấn tượng đầu tiên của bạn đã xảy ra rồi. Nó xảy ra ngay khi camera của bạn bật lên. Hãy nhớ rằng, ấn tượng đầu tiên của bạn trên video diễn ra ngay khi ai đó lần đầu tiên thấy bạn, không phải khi bạn bắt đầu nói.
Vì vậy, ấn tượng đầu tiên của bạn thường là, “Chào buổi sáng.” Bạn đã giơ tay lên đó. Tôi luôn luôn vẫy tay hoặc nói chào. Tôi đảm bảo rằng camera của tôi ít nhất cách mũi khoảng ba feet. Tôi thậm chí có thước dây để đảm bảo tôi không đứng quá gần. Tôi chắc chắn rằng cơ thể của tôi hướng về phía camera. Và thường thì tôi có một câu hỏi sẵn sàng. Và lý do là như thế này. Gặp gỡ trực tiếp, việc trò chuyện dễ dàng hơn nhiều, đặc biệt là xung quanh bối cảnh như, “Ồ, bạn đến đây dễ dàng không?” Tôi thích chiếc Cybertruck của bạn, rất khó nói trên Zoom.
Và điều xảy ra là bạn vào cuộc gọi và bạn nói, “Chào, chào, thời tiết ở nơi bạn như thế nào?” Thật là ngượng ngùng. Hãy chuẩn bị. Hãy sẵn sàng với một giai thoại hoặc một câu hỏi. Tôi thích một giai thoại. Vì vậy, nếu bạn đã làm điều gì tốt, thú vị, thấy điều gì tốt hoặc thú vị, tôi muốn bạn sẵn sàng để chia sẻ. Nó nghe như thế này. “Chào buổi sáng. Ôi, tôi vừa phát hiện ra món taco cho bữa sáng tuyệt nhất ở Austin. Món taco cho bữa sáng tuyệt nhất ở Austin đó.” Bạn đã bao giờ ăn món taco cho bữa sáng chưa? Dù gì đi nữa, nhưng tôi đã sẵn sàng với giai thoại đó. Tôi nghĩ rằng đó là cách mà chúng ta nên khởi động tất cả các cuộc gọi radio của mình bằng một vài giai thoại hoặc câu chuyện nhỏ. Và điều đó cũng giúp trong cuộc trò chuyện. Tôi tin rằng ai cũng nên có một hộp công cụ câu chuyện.
Trong cuộc trò chuyện, có một số chủ đề sẽ luôn xuất hiện: thời tiết, giao thông và nơi bạn đến từ đâu. Vậy đây là thách thức của tôi. Đây là điều mà những người giao tiếp xuất sắc làm. Mỗi khi ba chủ đề đó xuất hiện, tôi muốn bạn có một câu chuyện về mỗi chủ đề. Nó có thể là một thông tin thú vị. Nó có thể là một câu chuyện. Nó có thể là một sự thật. Để bạn sẵn sàng chuyển đổi cuộc trò chuyện từ những câu hỏi nhàm chán về thời tiết sang điều gì đó thực sự thú vị. Khi ai đó hỏi, bạn đến từ đâu? Bạn nên nói, “Ôi, tôi đến từ Los Angeles.” Thông tin thú vị. Câu chuyện thú vị. Câu chuyện thú vị nhỏ nhỏ đó.
Có người hôm trước đã nói với tôi, “Ôi, tôi đến từ nơi này, có thể là Liverpool.” Liverpool. Và anh ấy nói, “Ôi, đây là nơi Banksy đến từ.” Và tôi đã như, “Ôi.” Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện dài về Banksy. Và tôi nói với anh ấy sau đó, “Bạn có thường chia sẻ phần bình luận đó không?” Anh ấy nói, “Có, vì nó tạo ra cuộc trò chuyện thú vị nhất.” Vì vậy, khi bạn nói về nơi bạn đến từ đâu, hãy có một thông tin thú vị hoặc một câu chuyện thú vị. Tôi đã đọc một cuốn sách về giao thông, thực sự để có những câu chuyện thú vị về giao thông. Ví dụ, ở Los Angeles, mọi người đều nói về 101, 5, 10. Đây là nơi duy nhất trên thế giới mà chúng ta nói như vậy.
Vì vậy, đôi khi tôi sẽ thậm chí, như có người nói, “Ôi, giao thông.” Và tôi sẽ nói, “Ôi, bạn có phải là người nói ‘the’ không? Bạn có nói ‘the’ không?” Và chúng tôi bắt đầu một cuộc trò chuyện dài. Vì vậy, tôi có những điều nhỏ làm cho cuộc trò chuyện thêm phần thú vị. Và tôi luôn luân phiên chúng. Vì vậy, trong điện thoại của bạn, hãy tạo một ghi chú gọi là Hộp Công Cụ Câu Chuyện. Và hãy có những chủ đề mà thường xuyên xuất hiện trong cuộc trò chuyện của bạn và bắt đầu lưu lại những câu chuyện nhỏ cho chúng. Nó cũng đều như nhau. Khoảng 80, 90% thời gian, đó là những câu hỏi giống nhau. Bạn khỏe không? Bạn ở đâu? Thời tiết thế nào? Giao thông? Tôi liên tục cập nhật Hộp Công Cụ Câu Chuyện này. Và tôi luân phiên sự thật và thông tin thú vị của mình vì tôi cảm thấy buồn chán.
Thế nếu như bạn tình cờ gặp cùng một người hai lần và bạn không nhận ra rằng bạn đã kể cho họ cùng một câu chuyện? Bởi vì nếu chúng tôi, nếu chúng tôi thực hiện Zoom. Nhưng tôi không nói chuyện với cùng một người nữa. Tôi chỉ đùa thôi. Nếu chúng tôi có một vài cuộc gọi Zoom và bạn liên tục hỏi, “Bạn có phải là người nói “the” không?” Hay tôi sẽ đi, “Chờ một chút.” Không, nếu chúng tôi thực hiện các cuộc gọi Zoom thường xuyên, bạn sẽ biết rằng tôi có thể sẽ hỏi bạn điều gì thú vị. Và bạn có thể đã chuẩn bị sẵn về điều gì đó thú vị trong cuộc sống của bạn. Như một người bạn của tôi luôn hỏi, “Bạn đang học gì?” Và bất cứ khi nào tôi đi chơi với anh ấy, tôi luôn đảm bảo rằng tôi đang học điều gì. Nó thực sự chuẩn bị cho tôi theo cách tích cực. Vì vậy, bạn sẽ biết tôi qua những câu hỏi nhất định.
Và tôi nghĩ, theo kinh nghiệm của tôi, khi bạn được biết đến vì đặt ra những câu hỏi tốt hơn, mọi người thực sự đến với cuộc trò chuyện với sự háo hức hơn và với những kỳ vọng tốt hơn để tương tác với bạn. Vậy hãy được biết đến vì điều đó. Chà, có thể, hãy được biết đến vì kiến thức thú vị về giao thông. Hoặc, nếu tệ nhất xảy ra, ai đó nói: “À, đúng rồi, cái đó. Chúng ta đã nói về điều đó lần trước.” Và tôi sẽ nói: “Ôi, trời ơi, đúng.” Và rồi tôi quên mất bạn đến từ Ohio. Tuyệt vời. Tôi nhớ bạn. Nền tảng có quan trọng không? Trong các video Zoom của bạn? Vâng. Khá quan trọng. Tôi cũng không thích việc sử dụng các nền giả, bị làm mờ. Tôi không thích khi mọi người sử dụng nền giả. Tôi nghĩ thực ra có một số nghiên cứu kinh doanh của Harvard về điều này. Nhưng đó là trong thời kỳ COVID. Vì vậy, nó đã thay đổi, bạn biết đấy, nghiên cứu. Nhưng với tư cách là con người, chúng ta rất dễ bị phân tâm bởi các nền giả. Vì vậy, hãy suy nghĩ kỹ về việc làm mờ nền của bạn hoặc đặt một nền giả xung quanh bạn. Như, bạn biết đấy, một trong những bức phông nền. Mắt của bạn, giống như một màn hình xanh. Bạn biết, khi bạn thấy trên màn hình xanh, mắt bạn cảm thấy như có gì đó không đúng. Mọi người sẽ cảm nhận bạn là người ít chân thực hơn. Tôi sẽ rất thích bạn có những dấu hiệu trò chuyện đằng sau bạn, đúng không? Như bạn có một giá sách tuyệt vời của những dấu hiệu trong Captivate ở đó, đúng không? Như những cuốn sách của tôi, mà tôi yêu thích. Và bạn thay đổi những cuốn sách đó thường xuyên. Vì vậy, khi tôi nói chuyện, nếu tôi muốn trò chuyện với bạn, tôi có thể nói: “Ôi, trời ơi, đúng rồi, cuốn sách Outlive của Peter Atiyah, thật tuyệt.” Bạn có thích không? Những điều bạn rút ra lớn nhất từ nó là gì? Hoặc nó mang lại cho tôi những cơ hội trò chuyện. Tôi cũng nhận thấy một lần, tôi đã nhìn vào Kevin Hart. Anh ấy đang ở một cuộc gọi Zoom. Và nền của anh ấy là tất cả những người hài yêu thích của anh ấy ở phía sau. Và nó đã trở thành một khởi đầu trò chuyện tuyệt vời. Và thậm chí có một trong những nghệ sĩ hài ở phía sau anh ấy đang giơ tay như này, thực sự trong một lời chào vĩnh cửu. Và tôi đã nghĩ: “Ôi, trời ơi, Kevin Hart thậm chí không nhận ra rằng anh ấy đang thực hiện một dấu hiệu không lời tốt nhất, đó là lòng bàn tay.” Chúng ta rất thích lòng bàn tay. Còn nhìn vào camera so với nhìn vào khuôn mặt của người khác thì sao? Vì vậy, tôi cố gắng làm cho chúng gần nhau nhất có thể. Về mặt vật lý, nếu bạn có thể cố gắng làm cho camera và người đó gần nhau nhất có thể, điều đó sẽ giúp bạn trở nên chân thực hơn, đúng không? Vậy nên màn hình của tôi không ở bên này. Tôi thấy một số người mắc lỗi là họ ở bên cạnh và rồi nhìn qua vai về phía camera. Xin đừng làm như vậy. Tôi thậm chí đã đặt nó sao cho khuôn mặt của bạn sẽ rất gần với đỉnh camera. Nếu bạn có thể duy trì 50% chú ý vào họ và 50% chú ý vào camera, tôi sẽ rất vui. Nghiên cứu cho thấy rằng chúng ta có thể nhận được oxytocin qua một màn hình. Thực sự sao? Vâng, vâng. Dù cho nó không thật, não của chúng ta vẫn cảm thấy, ô, đúng rồi, họ đang nhìn vào tôi. Họ đang nói chuyện với tôi. Họ không giấu giếm điều gì. Vì vậy, 50-50 nếu bạn có thể làm điều đó. Bây giờ, chúng ta đã nói một lúc trước về ấn tượng đầu tiên, rồi ấn tượng thứ hai, nhưng cũng về các bức ảnh hồ sơ hẹn hò ngày hôm qua hoặc hôm trước. Nhóm của tôi đã đưa bạn đến một quán bar ở Austin, Texas, và bạn đã gặp hai cặp đôi khác nhau đang đi hẹn hò lần đầu tiên. Và nhiệm vụ của bạn là hướng dẫn cả hai để họ thành công trong buổi hẹn hò đó. Và trong buổi hẹn hò lần đầu tiên, một thành viên của cặp đôi có một chiếc tai nghe, để bạn có thể nói chuyện trực tiếp với họ và đưa ra lời khuyên về những gì họ nên làm. Chúng tôi sẽ phát một số video cho bất ai có thể xem, nhưng bạn hãy cho tôi biết ngữ cảnh về những gì đã xảy ra và những gì bạn đã quan sát. Vậy thì chúng tôi đã có buổi hẹn hò lần đầu, và họ thực sự rất hợp nhau, theo lẽ đó. Điều gây sốc về buổi hẹn hò này, là nữ diễn viên, Ashley, tôi không thể xác định được liệu cô ấy có thích anh ta hay không. Tôi thực sự không biết. Và tôi đã ở trong tai cô ấy, vì vậy tôi đã thì thầm bên tai cô ấy những điều cần nói và hỏi. Tôi đã trao cho cô ấy tất cả sự ấm áp vì cô ấy trông rất lạnh lẽo. Bạn sẽ không bao giờ biết cô ấy thích chàng trai này. Bạn sẽ không bao giờ biết. Cô ấy nói: “Ôi, đúng rồi, tôi thật sự hấp dẫn về mặt thể xác với anh ta.” Tôi đã nghĩ: “Cái gì? Bạn không hề có hành động hấp dẫn chút nào.” Và câu hỏi của cô ấy đều rất thực tế. Điều tôi muốn cô ấy làm là mang lại nhiều sự ấm áp hơn. Vậy chúng ta có thể xem nó nếu bạn muốn. Hãy cùng xem. Bạn đã sẵn sàng gặp nàng chưa? Bạn đã sẵn sàng chưa? Vâng. Được rồi, vậy câu mở đầu của bạn sẽ là gì? Chúng ta cần chuẩn bị cho những câu khởi đầu cuộc trò chuyện vì chúng ta không thể làm một cái “bạn khỏe không?” “Bạn khỏe không?” Chúng ta không thể làm điều đó. Thế nếu tôi bắt đầu bằng một câu “bạn là ai?” Được rồi, điều đó phá vỡ kịch bản. Tôi thích điều đó. Có nghĩa là, vâng, đó như là, cái gì? Tôi có thể cho bạn một cái khác không? Bạn có thể xem xét điều gì tốt đẹp? Và hãy nhớ rằng, điều đó cũng tốt, mẹo tương tự. Nếu bạn thấy ai đó trong cửa hàng tạp hóa, ai đó trong công viên, thì câu mở đầu khi trời lạnh sẽ là gì? Đúng, đúng, đúng. Vì vậy, tôi không thích một câu “bạn khỏe không?” Tôi không thích một câu “có gì mới không, bạn?” Vâng, thời tiết thật tuyệt, đúng không? Không, không. Không, tôi biết. Không, không, vậy thì “điều tốt đẹp nào đang diễn ra” hoặc “cái gì cảm thấy tốt với bạn?” Nếu bạn thấy điều gì đó bạn thích về cô ấy, hãy tự nhiên khen ngợi nếu được nhé? Vâng. Nếu bạn như: “Ôi, trời ơi, bạn trông thật đẹp,” bạn biết đấy, điều đó là tốt. Vậy tôi nghĩ bạn có thể hỏi như “mục tiêu mà bạn đang hướng tới là gì?” Ví dụ: tiền mặt, vẫn còn tốt một chút. Bởi vì sau đó họ sẽ nói, ý tôi là, bạn có nghĩ rằng bạn sẽ sống ở Austin mãi mãi không? Đó là một cách rất tự nhiên để hỏi “kế hoạch năm năm của bạn là gì?” Mục tiêu của tôi là, một chút độ sâu. Tôi biết bạn có thể kết bạn với bất cứ ai, nhưng tôi muốn bạn xem liệu có một kết nối thực sự nào không. Được rồi. Được rồi. Và sau đó, để xem nếu bạn muốn kết nối với cô ấy, tôi muốn bạn mời cô ấy ra ngoài vào cuối ngày.
Sure! Here’s the translation of the text into Vietnamese:
—
Vâng?
Vậy bạn đã quan sát điều gì ở đó khi xem lại?
Được rồi, vậy bạn có thấy anh ấy trở nên căng thẳng không?
Vâng, cơ thể anh ấy như thế, anh ấy đã nói, ugh.
Bởi vì tôi biết rằng anh ấy rất dễ để kết bạn với bất kỳ ai.
Và những người đàn ông rất dễ mến đôi khi lại gặp khó khăn trong việc có những mối quan hệ nghiêm túc vì
họ quá dễ mến, họ có thể kết bạn với mọi người.
Họ trở nên bối rối về nơi nào là chiều sâu thực sự.
Có phải đó cũng là một cơ chế phòng thủ không?
Đó là một cơ chế phòng thủ và cũng là điều mà anh ấy giỏi.
Chúng ta muốn làm những gì chúng ta giỏi, đó là, bạn biết đấy, nói chuyện phiếm.
Và rất nhiều người làm điều này khi hẹn hò.
Họ sẽ hỏi, bạn đến từ đâu ở Austin?
Không, đó là câu hỏi sai.
Cái bạn cần hỏi là, những địa điểm bí mật yêu thích của bạn ở Austin là gì?
Bạn yêu điều gì ở Austin?
Những nhà hàng bị đánh giá thấp nhất ở Austin là gì?
Đó là việc phá vỡ kịch bản.
Và điều đó đã xảy ra với họ trong buổi hẹn này.
Có khoảng 5 hoặc 10 phút chán nản vì họ đã như vậy.
Và tôi đã nói, hãy đi vào những câu hỏi sâu hơn.
Vậy khi bạn hỏi những câu hỏi này để chuẩn bị trước, điều gì là phần bị đánh giá thấp nhất?
Điều gì là điều mà bạn thích nhất nhưng sẽ tốt hơn?
Nhưng anh ấy trở nên rất căng thẳng khi tôi bắt đầu.
Tôi đã thử thách anh ấy về độ sâu.
Vậy video tiếp theo là cuộc gặp gỡ.
Hãy dừng lại nếu có bất cứ điều gì quan trọng hoặc thú vị mà bạn muốn cho tôi thấy.
Điểm đến yêu thích của bạn ở đây là gì?
Thật lòng mà nói, tôi không ra ngoài nhiều.
Được rồi, tốt.
Bạn làm gì?
Được rồi.
Nếu ai đó nói điều đó với tôi, tôi sẽ cho rằng họ không quan tâm đến tôi.
Chính xác.
Được rồi.
Đây được gọi là giết chết giấc mơ trong cuộc trò chuyện.
Khi ai đó hỏi bạn một câu hỏi và bạn chặn lại bằng cách nói, tôi không làm điều đó.
Tôi không thích điều đó.
Tôi không muốn điều đó mà không để lại gì khác.
Cô ấy đã dừng lại.
Tôi không, thật lòng mà nói, tôi không thực sự ra ngoài nhiều như vậy.
Và anh ấy đã nói với tôi sau đó, điều làm anh ấy lo lắng nhất là cô ấy đã chặn điều đó lại.
Vì vậy khi bạn không thích điều gì đó, đừng giết chết giấc mơ của cuộc trò chuyện.
Một cách trả lời tốt hơn sẽ là, bạn biết không?
Tôi thực sự thích ở nhà trong bộ đồ ngủ trên ghế sofa xem Netflix, nhưng vào dịp thích hợp, tôi có thể ra ngoài và vui chơi đôi khi.
Đó sẽ là một cách trả lời tốt hơn cho câu hỏi đó vì nó hơi vui vẻ
và không hoàn toàn giết chết sự quyến rũ của anh ấy.
Và xem này.
Cô ấy sẽ hành động như thể cô ấy không quan tâm chút nào, nhưng thực tế cô ấy rất thu hút anh ấy.
Cô ấy đã nói với tôi.
Mark.
Rất nhiều.
Được rồi.
Nói cho anh ấy biết điều gì bạn thích.
Nói cho anh ấy biết điều gì bạn thích.
Tôi thích gì?
Tôi thích gì, những gì tôi thích để làm?
Tập thể dục, ở bên ngoài, năng động.
Vâng.
Đây là nước.
Ôi, được rồi.
Vâng.
Tôi đã nghĩ, tôi không biết cái này là gì.
Luôn, luôn làm một ly chúc mừng.
Chúc mừng, Steven.
Chúc mừng.
Chúc mừng.
Chúc mừng.
Điều đó có tác dụng gì?
Được rồi.
Chúc mừng.
Điều đó ngay lập tức làm cô ấy trở nên thoải mái hơn.
Cô ấy rất, rất cứng nhắc trong này.
Và tôi đã thì thầm với cô ấy bên tai, nhân tiện, anh ấy không biết, Kendrick, Kendrick tội nghiệp,
anh ấy vẫn không biết rằng tôi đã, chúng tôi chưa bao giờ nói với anh ấy.
Tôi không bao giờ nói với anh ấy.
Được rồi.
Bất ngờ.
Anh ấy không biết rằng tôi đang thì thầm vào tai cô ấy.
Cô ấy thật sự rất cứng nhắc.
Tôi đã nói, hãy nói cho anh ấy biết điều gì bạn thích.
Bởi vì tôi đang cố gắng để cô ấy thể hiện bất kỳ sự ấm áp hoặc sự phấn khích nào.
Bởi vì cô ấy rất cứng nhắc.
Và sau đó cô ấy vẫn, cô ấy đã nói, mình thích gì?
Tôi tập thể dục.
Tôi chỉ không thể tin rằng cô ấy thực sự thích anh ấy.
Vâng.
Bởi vì mọi điều về cô ấy đều cho thấy, tôi không thể chờ đợi để rời đi.
Đây là lý do tại sao chúng tôi gặp khủng hoảng trong việc có con.
Bởi vì chúng tôi sợ thể hiện rằng chúng tôi thích ai đó.
Cô ấy đã bị thu hút về mặt thể xác đến anh ấy và thực sự thích anh ấy.
Bạn sẽ không bao giờ biết điều đó.
Tôi là người đã nói, chúc mừng anh ấy.
Hãy nói điều bạn thích.
Hỏi anh ấy về gia đình của anh ấy.
Và vì vậy tôi nghĩ rằng đây là một cuộc khủng hoảng vì chúng tôi nghĩ rằng mình đang rõ ràng.
Chúng tôi không rõ ràng.
Vâng.
Tôi không biết.
Tôi biết.
Tôi chỉ ngồi đây như thế, đây là một ngày thứ ba, thật điên rồ.
Bạn đã ở Austin bao lâu rồi?
Hai năm.
Được rồi.
Không, điều đó tuyệt vời.
Đúng không?
Đó là lý do tại sao điều đó không hiệu quả.
Bạn vừa nghe rồi.
Đó là điều mà tôi không cần làm trong một buổi hẹn hò.
Đây là một bế tắc trong cuộc trò chuyện.
Không hỏi số, câu hỏi, trừ khi bạn thực sự tuyệt vọng về cuộc trò chuyện và sẵn sàng hỏi một câu hỏi tiếp theo.
Nhưng nó giống như, còn bạn thì sao?
Khủng khiếp.
Bạn đã ở Austin bao lâu?
Cô ấy đã trả lời bốn năm.
Và sau đó có một khoảng trống.
Cô ấy không có ý định hỏi bất kỳ câu hỏi tiếp theo nào.
Đúng.
Không có ý định hỏi bất kỳ câu hỏi tiếp theo nào.
Và anh ấy không biết phải làm gì với điều đó.
Thật hài hước vì khi tôi xem điều này, tôi nghĩ anh ấy thực sự thích cô ấy vì anh ấy dẫn dắt cuộc trò chuyện và cô ấy chỉ trả bóng lại.
Đúng như vậy.
Nhưng thực sự, cô ấy đã rất say mê.
Cô ấy chỉ không biết làm thế nào để trả bóng lại.
Đúng không?
Vì vậy nếu bạn muốn tham gia vào cuộc trò chuyện, bạn muốn trở thành một người giao tiếp xuất sắc.
Nhân tiện, có những người dẫn dắt và những người hành khách trong cuộc trò chuyện.
Đây là những gì tôi đang nghiên cứu ngay bây giờ.
Bạn thực sự không muốn tất cả những người dẫn dắt.
Bạn không muốn hai người cùng hỏi tất cả các câu hỏi, nhưng bạn phải là một hành khách tốt.
Nhưng lẽ ra cô ấy nên nói hai năm.
Nhưng thực sự, tôi cảm thấy như Austin đã thay đổi rất nhiều trong hai năm qua.
Bạn đã nhận thấy điều đó chưa?
Bạn đã ở đây lâu chưa?
Như cô ấy nên thêm một điều nữa để không giết chết giấc mơ.
Như ba năm.
Được rồi.
Vâng.
Tôi đến từ Ohio.
Được rồi.
Như khu vực Akron.
Được rồi.
Vậy hãy hỏi anh ấy, bạn yêu điều gì ở Ohio?
Bạn có yêu, bạn có nhớ Ohio không?
Không.
Không?
Không thực sự.
Ý tôi là, tôi sẽ quay lại.
Gia đình tôi ở đó, đúng không?
Tôi có thể hỏi bạn bao nhiêu tuổi không?
À, đoán xem.
Ôi, được rồi.
Đoán 30.
Ừm, 30?
Vâng.
Tại sao bạn lại nói đoán 30?
Được rồi.
Vì vậy, tôi đã cho cô ấy một chiến thắng nhỏ.
Vì vậy, hãy nhớ các bạn, chúng ta đang cố gắng tặng dopamine, serotonin và testosterone.
Rất đơn giản.
—
If you need any adjustments or further translations, feel free to ask!
Nó không diễn ra tốt đẹp, đúng không?
Tôi đang xem và cảm thấy như, ôi trời ơi, chúng ta đang nói về Akron, Ohio.
Chúng ta đang gặp rắc rối rồi, đúng không?
Vậy nên anh ấy đã cố gắng với cô ấy.
Tôi biết nếu cô ấy đoán đúng, điều đó sẽ làm cô ấy cảm thấy tốt.
Và tôi cần cô ấy cảm thấy tốt.
Để cô ấy bắt đầu dẫn dắt.
Vì vậy, đó là lý do tôi đã nói, tôi biết tuổi của anh ấy.
Tôi sẽ 31 tuổi trong khoảng một tuần nữa.
Được rồi.
Tôi biết bạn không nên, ôi, đợi đã, bạn sinh tháng nào, nên bạn là Bạch Dương.
Ừ.
Tôi cũng là một Bạch Dương.
Cảm giác như một khoảnh khắc “tôi cũng thế.”
Họ đã sắp xếp điều này một cách có chủ định.
Thực sự là như vậy.
Đúng rồi.
Vậy sinh nhật của bạn là ngày nào?
Ngày 1 tháng 4.
Được rồi.
Ôi, tôi sinh ngày 29 tháng 3.
Bạn đang làm gì vậy?
Bạn nghiêm túc không?
Ừ.
Tôi nghĩ đó là sinh nhật của mẹ tôi.
Ngôn ngữ cơ thể của cô ấy đang truyền tải điều gì ở đây?
Rất khép kín.
Ừ.
Và trong, tôi chưa bao giờ làm điều này trước đây.
Tôi muốn nói với cô ấy, hãy mở lòng, cười nhiều hơn, chạm vào đôi môi của bạn, chạm vào tóc của bạn.
Có rất nhiều cách mà phụ nữ có thể thể hiện, tôi đang cảm thấy bị thu hút về mặt thể xác đối với bạn.
Nhưng tôi đã cảm thấy, ooh, tôi không chắc cô ấy có bị thu hút về mặt thể xác không.
Vì vậy, tôi đang nghĩ, liệu cô ấy có bị thu hút về mặt thể xác không?
Nếu cô ấy muốn cho anh ấy thấy rằng tôi thích bạn, cô ấy có thể chạm vào tóc.
Cô ấy có thể chạm vào đôi môi mình.
Cô ấy có thể chạm vào bên má.
Tất cả những điều đó đều là cử chỉ tự chạm để thể hiện sự quan tâm.
Nhưng cô ấy không thể hiện bất kỳ điều nào trong số đó.
Cô ấy cũng đang, tôi thấy không gian cô ấy chiếm rất ít, đúng không?
Ngôn ngữ cơ thể đầy thất vọng, có thể nói như vậy.
Rất, rất kín đáo.
Chúng ta sẽ gặp rắc rối nếu không thể thể hiện rằng mình thích ai đó.
Tôi cũng muốn bạn lưu ý, ngay khi họ có khoảnh khắc “Me Too”, lý thuyết sợi, cả hai đều trở nên thoải mái hơn.
Ừ, họ đã vậy, đúng.
Giống như một khi chúng ta có một khoảnh khắc “Me Too”, việc cười trở nên nhanh hơn rất nhiều.
Thậm chí cô ấy thực sự thư giãn về mặt thể xác.
Bởi vì tôi, tôi thích khiêu vũ và họ luôn có DJ.
Nó giống như kiểu đi club hơn.
Bạn có thích khiêu vũ không?
Nói rằng, tôi thích khiêu vũ.
Tôi thích khiêu vũ.
Ừ, tôi thích nhảy múa.
Đó là điều tôi làm.
Cô ấy sẽ để điều đó trôi qua.
Nhưng tôi đã cố gắng cho cô ấy một sợi chỉ.
Tôi thích khiêu vũ.
Và tôi cũng cố gắng để cô ấy nói “thích”.
Vì vậy, nhiều câu hỏi của tôi là, bạn thích điều gì ở Ohio?
Bạn có thích khiêu vũ không?
Khi bạn sử dụng nhiều từ như vậy, bạn thực sự đang tạo cơ hội cho điều đó.
Tôi nghĩ chúng tôi đã nói về điều này lần trước rằng khi bạn sử dụng, giống như khi họ chia mọi người thành Wall Street và cộng đồng, những người được bảo rằng họ đang chơi trò chơi cộng đồng thực sự hành động theo cách cộng đồng hơn.
Khi bạn sử dụng những từ như “thích” và “hào hứng” và “tốt” và “mong chờ”, bạn thực sự tạo ra những cảm xúc đó.
Vì vậy, trong một buổi hẹn hò, bạn muốn sử dụng những từ mà bạn cố gắng tạo ra, đặc biệt vì cô ấy thực sự cảm nhận điều gì đó.
Cô ấy rất thích anh ấy.
Nhưng thậm chí còn hơn thế nữa, đúng không?
Trong một bối cảnh chuyên nghiệp.
Vâng.
Thì sẽ giống như, hãy có một số chiến thắng.
Như điều gì tốt, đúng không?
Bạn đang cố gắng có hiệu quả, năng suất, tin tưởng và hợp tác.
Nếu bạn muốn có một cuộc họp hợp tác, thực sự trong lịch của bạn, hãy gọi nó là cuộc họp hợp tác.
Nếu bạn muốn nói xin chào, đội, mỗi lần bạn nói đội, bạn đang khởi động cho đội, đúng không?
Vì vậy, những từ đó thực sự quan trọng.
Tôi kiểu như là một người đi ngủ sớm.
Ừ.
Không, tôi thích điều đó.
Tôi thì không.
Tôi thích, tôi có thể.
Giống như mỗi đêm hay chỉ vào cuối tuần?
Tôi cực kỳ hướng ngoại.
Vì vậy, giống như, tuyệt đối. Đi thôi.
Và sau đó là, tôi cảm thấy mệt mỏi.
Ừ.
Tôi hướng ngoại và nội tâm.
Khi tôi ra ngoài, tôi có thể không về nhà.
Ừ.
Nhưng sau đó là, tôi cũng rất thích thời gian ở một mình.
Tôi đang học.
Được rồi.
Vậy bạn có nghe cô ấy đang sử dụng âm thanh fry không?
Khi bạn sử dụng ngôn ngữ cơ thể khép kín, nó ảnh hưởng đến giọng nói của bạn.
Vậy âm thanh fry là khi bạn nói, tôi thích đi ra ngoài và tôi cũng kiểu như, đúng không?
Vì vậy, cô ấy bắt đầu sử dụng một chút âm thanh fry ở đây, mà không hấp dẫn chút nào.
Chúng tôi không thích âm thanh fry.
Tại sao cô ấy lại làm vậy?
Tôi nghĩ cô ấy làm vậy vì cô ấy rất khép kín.
Rất khó để có sức mạnh âm thanh tốt khi bạn như vậy.
Đúng không?
Vì vậy, bạn có thể nghe điều đó ở đây.
Ừ.
Thức dậy và tuần sau.
Vâng.
Cái gì?
Ừ.
Ai đã làm điều đó?
Nhưng sau đó là, tôi cũng rất thích thời gian ở một mình.
Tôi đang học để yêu thích hơn.
Ừ.
Chúng ta vẫn có thể đi uống nếu bạn muốn.
Nếu bạn không bận rộn hoặc đi vào ngày khác sau sinh nhật của bạn.
Được rồi.
Nếu bạn muốn.
Chúng ta có thể làm điều đó sau sinh nhật của tôi.
Ừ.
Tôi có thể hỏi một câu hỏi về điều đó không?
Ừ.
Anh ấy có vẻ như kiềm chế điều đó.
Anh ấy đã nói, chúng ta có thể đi uống nếu bạn muốn, nếu bạn thấy hứng thú.
Hoặc chúng ta có thể đi.
Nhưng tôi, đó là vì cô ấy không ngay lập tức nói, ừ.
Ừ.
Không, tôi đã hơi tức giận sau buổi hẹn này.
Hãy nói rằng bạn muốn, bạn rất muốn đi ra ngoài.
Ừ.
Giống như.
Không, tôi rất muốn đi ra ngoài khi tôi trở về.
Ừ.
Ừ, hãy biến điều đó thành hiện thực.
Nó sẽ diễn ra trong khoảng 45 ngày nữa.
Bởi vì bạn sẽ đến châu Âu.
Ừ.
Trong 30 ngày.
Có thể là sớm hơn.
Bạn có rời đi, ừ, ngay trong ngày sinh nhật của bạn không?
Không, tôi rời đi vào ngày 21, nhưng đó chỉ còn 10 ngày nữa.
Và tôi chưa hoàn tất đặt chỗ cho toàn bộ chuyến đi.
Ừ.
Và bạn cũng phải làm số liệu đó.
Ừ.
Cô ấy đã từ chối anh ấy.
Tôi rất tức giận sau buổi hẹn này bởi vì tôi đã hỏi cô ấy, bạn có bị thu hút bởi anh ấy không?
Có.
Bạn có thích anh ấy không?
Có.
Bạn có vui không?
Có.
Bạn có muốn ra ngoài với anh ấy lần nữa không?
Tôi rất bận.
Tôi đã nói, cô gái, chúng tôi đã đưa chàng trai này cho bạn trên một cái khay bạc.
Anh ấy vui vẻ.
Bạn bị thu hút bởi anh ấy.
Và bạn quá bận rộn.
Sự bận rộn không phải là dấu hiệu của sự thành công.
Sự bận rộn sẽ ngăn bạn tìm thấy người của bạn.
Và đây là một vấn đề mà chúng ta gặp phải.
Chúng ta quá bận rộn với các nghi thức chăm sóc bản thân và các bài tập thể dục và công việc mà chúng ta đang bỏ lỡ những cơ hội kết nối.
Và kết nối là điều sẽ khiến chúng ta khỏe mạnh, hạnh phúc và sống lâu.
Chúng ta phải dừng lại việc nói rằng chúng ta quá bận rộn để kết nối với những người tốt.
Cô ấy thực sự có quá bận không? Hay là cô ấy sợ sệt cái gì đó? Bởi vì tôi thật sự không hiểu điều đó. Tôi thực sự nghĩ rằng cô ấy nghĩ rằng cô ấy quá bận. Và tôi đã nghĩ, hãy sắp xếp lại ưu tiên của mình. Và đây không phải là vấn đề nếu bạn đang tìm kiếm người yêu của mình. Tôi cũng thấy điều này với các mối quan hệ bạn bè. Bạn bè mà chúng ta để mối quan hệ của mình ở cuối cùng. Nhưng thật sự, nếu chúng ta đang trải qua một thời điểm khó khăn hoặc khủng hoảng sức khỏe, ai là người mà bạn muốn? Hệ thống hỗ trợ của bạn và những người bạn. Chúng ta phải bắt đầu đặt ưu tiên cho các kết nối trong cuộc sống của mình, đặc biệt là với những người tốt. Và điều đó khiến tôi cảm thấy tức giận vì tôi nghĩ rằng, đây có thể là một người tuyệt vời cho bạn. Bạn có biết điều gì thật điên rồ không? Nếu họ gặp nhau ở một ngôi làng 100 năm trước, họ đã kết hôn rồi. Kết hôn. Có con. Nhưng tôi cá chắc rằng nếu bạn không can thiệp vào tình huống này, và điều này không xảy ra, nếu bạn không ép họ để dành thời gian cho nhau, họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Đúng không? Và tôi đã nói sau đó, sau khi micro tắt, tôi đã nói, hãy đi tìm anh ấy. Cô gái, hãy đi tìm anh ấy. Và họ đã làm điều đó. Và họ đã ngồi ở quán bar và trò chuyện trong suốt cả giờ. Và họ đi ra ngoài cùng nhau. Đúng vậy, họ đã rời đi cùng nhau. Tôi đã nghe. Này, hãy sinh ra một số em bé DAOC đi. Hãy sinh ra một số em bé. Tôi sẽ là người chủ trì đám cưới. Chúng ta có thể làm điều đó cùng nhau. Tôi tưởng tượng. Tưởng tượng nếu họ… nhưng thật sự, tôi đã nghĩ về điều này rất nhiều gần đây. Chúng tôi đã bàn về điều đó như một đội ngũ. Tôi đã nói, một trong những vấn đề mà tôi nghĩ mọi người gặp phải ngày nay là chúng ta có quá nhiều lựa chọn. Quá nhiều sự lựa chọn. Đúng vậy. Nghiên cứu về mứt. Bạn có biết nghiên cứu về mứt không? Đúng rồi. Bạn có, bạn biết, 20 loại mứt trên bàn. Đúng rồi. Mọi người sẽ không chọn loại nào vì có quá nhiều. Khi chỉ có ba loại, mọi người mua nhiều hơn. Đúng rồi. Thật đơn giản. Và điều này đang xảy ra trong việc hẹn hò hiện nay. Bạn có biết nó là gì không? Một người bạn của tôi, chúng tôi đã có một cuộc tranh luận thực sự trong căn phòng đó vài ngày trước. Và họ đã nói với tôi, tôi chỉ cần gặp nhiều chàng trai hơn. Và tôi ngồi đó nghĩ, công việc thực sự của bạn là kết nối với mọi người. Bạn được trả tiền để gặp gỡ mọi người. Bạn biết nhiều người hơn bất kỳ ai mà tôi biết. Đúng rồi. Tôi có thể nói ngay bây giờ, tôi có thể nói với người này, tôi cần một bác sĩ chỉnh hình ở Las Vegas. Và người này nên nói, tôi biết người đó. Ôi, wow. Vì vậy, tôi đã nói rằng vấn đề có thể là bạn có quá nhiều lựa chọn. Quá nhiều mứt. Quá nhiều mứt. Được rồi. Vậy nên quá nhiều sự lựa chọn là một thứ. Nhưng tôi cũng nghĩ rằng chúng ta cũng vô tình trở nên quá ám ảnh với thói quen buổi sáng, thói quen buổi tối, các nghi thức, chăm sóc bản thân. Chăm sóc bản thân thậm chí còn không phải là một khái niệm mà chúng tôi đã nói khi tôi ở trên mạng xã hội 10 năm trước. Vì vậy, điều gì xảy ra là tôi thấy sự cứng nhắc. Có một sự cứng nhắc mới đang xảy ra đối với cả nam và nữ, nhưng nhiều phụ nữ cũng vậy, rằng, ôi, tôi không thể đi hẹn hò vì tôi phải làm thói quen buổi sáng của mình. Tôi không thể làm cái đó vì tôi phải tập thể dục. Và tôi nghĩ rằng chúng ta đang đặt các kết nối của mình ở vị trí cuối cùng khi thực sự, nếu chúng ta muốn biết điều gì thực sự tốt cho sức khỏe và sự trường thọ của chúng ta, đó chính là các mối quan hệ của chúng ta. Chúng ta nhận được hầu hết các hóa chất tốt, những tiếng cười vui vẻ và endorphin với những người khác. Và chúng ta cứ đặt nó ở sau cùng. Bạn phải gặp những người đã đi hẹn hò hàng trăm lần và họ nói với bạn rằng họ không thể tìm được người yêu. Và bạn đi hẹn hò trăm lần, như năm trăm năm trước, bạn thậm chí không biết trăm người. Đúng rồi. Và bạn sẽ kết hôn hạnh phúc. Đúng. Đúng. Tôi cũng nghĩ rằng danh sách kiểm tra của chúng ta đang gây cản trở. Danh sách kiểm tra. Rất nhiều người độc thân mà tôi biết, họ sẽ nói với tôi rằng họ có một danh sách. Họ có một danh sách những điều mà họ thực sự muốn. Tôi, khi gặp chồng tôi, tôi không có danh sách, nhưng chỉ đơn giản có một kết nối ở đó. Và mặc dù chúng tôi rất khác nhau trên giấy tờ, nhưng nó vẫn hoạt động. Và tôi nghĩ rằng khi mọi người có một danh sách kiểm tra, điều đó thực sự làm mờ mắt họ để thấy một kết nối ngay trước mặt họ. Đúng. Và cô ấy nói với tôi, tôi không biết điều này có được ghi hình hay không, nên hy vọng là oke nếu tôi chia sẻ, nhưng cô ấy đã nói, bạn biết đấy, tôi chỉ không biết liệu anh ấy có định hướng nghề nghiệp như tôi không, vì điều đó rất quan trọng đối với tôi. Và tôi biết điều đó nằm trong danh sách của cô ấy, trong danh sách của cô ấy, trong danh sách bên trong của cô ấy, nghề nghiệp đứng đầu. Giờ thì họ thậm chí chưa nói về nghề nghiệp. Vì vậy, tôi đã hỏi, vậy bạn có biết anh ấy làm gì không? Thì, không. Vậy là cô ấy đã đánh giá anh ấy dựa trên tính cách của anh ấy. Chỉ vậy thôi. Và điều đó không đáp ứng danh sách. Và điều gì có thể xảy ra trong những buổi hẹn này là chúng trở nên rất mang tính giao dịch trong giao tiếp. Bạn làm gì? Đánh dấu. Bạn đến từ đâu? Ờ, không biết. Đánh dấu. Vậy bạn đang cố gắng vượt qua một danh sách. Bạn muốn có con? Ừm. Vậy các danh sách kiểm tra này, tôi nghĩ, đang tạo ra rất nhiều sự cứng nhắc. Và sau đó bạn thêm vào sự bận rộn, cái bẫy bận rộn, cái mà tôi rất thành công, tôi rất bận. Bận không phải là dấu hiệu của thành công. Bạn có nghĩ rằng cũng có một yếu tố rằng chúng ta ngày càng trở nên thờ ơ hơn? Càng ngày càng nhiều cuộc hẹn hò, càng trở nên mang tính giao dịch, càng thể hiện mà không có niềm đam mê hay sự quan tâm hay sự tò mò? Tôi không biết đó có phải là sự thờ ơ không. Tôi nghĩ đó là sự tê liệt. Giống như, mọi người đã trở nên thực sự hấp dẫn. Tôi không biết bạn có nhận thấy điều này không. Đúng, họ có. Ôi chao, mọi người đẹp quá. Như, tôi lên Instagram và tôi tự hỏi, mọi người làm sao mà trông tốt đến vậy? Như, tôi thực sự không biết ai đó có cơ bụng 8 múi khi tôi đi học. Như, bạn có biết không? Như, không, không, vì điều đó không thực sự phổ biến. Tôi, giống như, già rồi, đúng không? Như, không ai có điều đó. Không có mạng xã hội. Vậy nên, mọi người có vẻ như, bạn biết đấy, ngoại hình bình thường. Bây giờ mọi người cực kỳ hấp dẫn. Vì vậy, tôi nghĩ rằng tiêu chuẩn đã tăng lên đến mức chúng ta đều trở nên tê liệt trước vẻ đẹp của mọi người, sự hài hước của mọi người, sự tử tế của mọi người vì chúng ta đã trải qua hàng ngàn cuộc hẹn hò. Hoặc điều thú vị nhất, tốt nhất mà họ từng làm nằm trên Instagram của họ và chúng ta đã thấy nó.
Vì vậy, mọi thứ khác thì như kiểu, à, đã thấy rồi. Không có gì thực sự ấn tượng nữa. Có hai thử thách mà tôi khuyên mọi người nên thực hiện nếu như họ đang cảm thấy chán nản. Nếu bạn đang cảm thấy kiệt sức hoặc cô đơn hay mọi thứ không diễn ra như bạn mong muốn, có hai thử thách mà bạn có thể xem xét. Thử thách đầu tiên thật sự rất khó. Đó là thử thách không soi gương. Bạn sẽ không nhìn vào gương trong 30 ngày. Một điều điên rồ sẽ xảy ra khi bạn không thể nhìn thấy bản thân và không thấy bạn trông như thế nào. Điều này đặc biệt mạnh mẽ đối với phụ nữ. Tôi đã thực hiện thử thách này trong 30 ngày. Bạn phải làm tất cả những việc bình thường của bạn. Bạn phải tham gia các cuộc họp. Bạn phải ra ngoài. Mà không nhìn vào gương. Điều này có nghĩa là thường thì, bạn sẽ không trang điểm. Bạn biết đấy, bạn không làm tóc. Bạn chỉ ra ngoài như chính bạn. Đầu tiên, bạn nhận ra rằng mọi người vẫn thích bạn. Ngay cả khi bạn không trông hoàn hảo. Vì vậy, thử thách không soi gương có thể mang lại cho bạn rất nhiều sự tự tin và cũng có thể cho bạn thấy được những mối quan hệ chân thật của bạn, những người bạn thật sự. Thử thách thứ hai là thử thách tắt mạng xã hội hoặc tắt thiết bị trực tuyến. Có nghĩa là, nếu bạn không nhận được dopamine từ điện thoại, bạn phải tìm dopamine và oxytocin từ những mối quan hệ trực tiếp. Vì vậy, nếu bạn có một khoảng thời gian không sử dụng mạng xã hội hay không có bất kỳ tương tác nào trên điện thoại của bạn và bạn phải ra ngoài trực tiếp, bạn thực sự sẽ làm như vậy. Tôi nhớ khi tôi từng đi công tác và đến một thành phố mà không có gì để làm. Như kiểu, không có điện thoại trong khách sạn của tôi. Tôi không có iPad. Bạn có thể đọc sách hoặc cố gắng ra ngoài. Và đó là những gì tôi đã làm. Tôi sẽ đến một thành phố và nghĩ rằng, được rồi, tôi không có gì để làm trong phòng khách sạn. Thực sự không có gì để làm. Tôi có cuốn sách của mình hoặc tôi có thể đi đến quầy bar trong khách sạn hoặc tôi có thể đi bộ quanh thành phố. Và tôi đã gặp nhiều người hơn trong giai đoạn đó của đời mình hơn bây giờ. Mặc dù tôi đang kết nối với nhiều người hơn bao giờ hết. Lúc đó, tôi đang nghĩ đến một điều mà ai đó đã nói với tôi cách đây vài ngày, điều đó liên quan đến những gì bạn đang nói. Ai đó đã nói với tôi rằng nhiều nguyên nhân của văn hóa incel là những người trẻ này dành nhiều thời gian chơi video game. Và video game mang lại cho họ cảm giác thành công và cảm giác xây dựng. Nó cũng cho họ cảm giác như một cú sốc dopamine khi họ thắng một thanh gươm hoặc được một ít tiền xu hay gì đó. Vì vậy, tôi cũng đang suy nghĩ về điều đó trong bối cảnh trở thành một người cuồng công việc. Nếu tôi làm việc suốt ngày, mỗi ngày trên một màn hình, đó là những gì tôi đang làm, khi đến lúc ra ngoài gặp gỡ mọi người và giao lưu, với tôi, điều đó giống như địa ngục. Và tôi tự hỏi liệu có mối liên hệ nào ở đó không. Tôi tự nhủ rằng, có thể nếu tôi không ở trước màn hình trong khoảng 12 giờ mỗi ngày, tôi sẽ còn đủ dopamine để ra nói chuyện với ai đó. Và việc chuyển đổi năng lượng sẽ không quá lớn như vậy. Năng lượng mà bạn đang sử dụng trên máy tính của bạn chủ yếu là đầu ra, phải không? Như kiểu, bạn đang đổ năng lượng của mình vào máy để tạo ra nội dung nào đó. Khi bạn ra ngoài, đó là một phản hồi. Nó là qua lại. Việc não bạn chuyển từ cái này sang cái khác là rất khó chịu. Và nếu bạn đã nhận được dopamine từ màn hình, đâu là động lực để ra ngoài gặp gỡ trực tiếp? Chỉ có những điều tiêu cực. Máy tính của tôi chưa bao giờ mang lại năng lượng cho tôi, nhưng những cuộc trò chuyện này thì luôn như vậy. Vậy, sao bạn lại muốn ra ngoài? Bạn đã có những cuộc trò chuyện tốt nhất có thể, và bạn đang kiểm soát. Và nhìn này, tôi không biết. Chỉ đang nói thôi. Tôi nghĩ bạn thích việc kiểm soát. Bạn có nghĩ tôi thích kiểm soát không? Trong bối cảnh nào bạn nghĩ tôi thích kiểm soát? Lý do tôi đề cập đến vấn đề kiểm soát là nếu bạn đang sử dụng mạng xã hội, bạn đang hoàn toàn kiểm soát. Bạn quyết định bao nhiêu lần bạn cuộn. Bạn quyết định nơi bạn nhấp vào. Bạn quyết định khi nào bạn xong với một cái gì đó. Bạn chỉ cần thoát khỏi video của họ. Nhưng, bạn biết đấy, trong cuộc trò chuyện, nếu tôi không thích câu trả lời của bạn, tôi không thể rời đi. Tôi không thể giảm âm lượng của bạn. Tôi không thể nhấp đúp vào nút thích của bạn. Tôi thực sự phải ngồi và lắng nghe bạn. Và tôi nghĩ rằng, nếu bạn đang kiểm soát cuộc trò chuyện của mình, và ngay cả ở cái bàn này, bạn cũng đang kiểm soát. Tôi nói nhiều, nhưng bạn có thể cắt ngang tôi bất cứ lúc nào bạn muốn, và tôi sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào bạn hỏi tôi. Và vì vậy tôi tự hỏi, đừng tức giận với tôi, nếu trong một cuộc trò chuyện thực tế, tôi có thể hỏi bạn bất kỳ điều gì tôi muốn. Như bây giờ, tôi có hàng nghìn câu hỏi dành cho bạn, nhưng tôi đang cố gắng không hỏi bạn. Hãy hỏi tôi những câu hỏi. Tôi đã hỏi bạn về kiểm soát, nhưng bạn không thật sự trả lời. Bạn đã hỏi lại tôi. Bạn không nghĩ bạn là người cuồng kiểm soát sao? Có thể. Được rồi, cảm ơn. Có, có thể. Tất cả phụ thuộc vào bối cảnh, vì khi bạn nói cuồng kiểm soát, tôi đã nghĩ, ồ, tôi không có bất kỳ sự kiểm soát nào trong phần đó của cuộc sống mình. Đó giống như một nền dân chủ. Nhưng thường thì, trong công việc, tôi nghĩ tôi là một người cuồng kiểm soát. Vâng, đó là lý do tại sao anh ấy nói như vậy. Tôi nghĩ nếu bạn hỏi đội của tôi, họ sẽ nói, có, anh ấy là một người cuồng kiểm soát. Vì vậy, tôi sẽ tranh luận. Tôi có phải là người cuồng kiểm soát không? Có phải không? Vâng. Anh ấy đang cười. Anh ấy đã cười về điều đó. Câu trả lời của tôi? Không, tôi không. Cảm ơn, Jack. Bạn rất hoan nghênh. Tôi là một người cuồng kiểm soát. Không, tôi là như thế. Vâng, vì vậy tôi nghĩ, nhìn này, tôi không biết. Nhưng điều tôi đoán là lý do tại sao bạn không muốn ra ngoài với mọi người là vì bạn phải từ bỏ sự kiểm soát. Và bạn phải ở trong một cuộc trò chuyện nơi có thể bạn sẽ bị hỏi điều gì đó, nó có thể nhàm chán, hoặc bạn không thích nó. Và như kiểu, tại sao? Tại sao? Tôi gặp khó khăn. Tôi thực sự gặp khó khăn khi tham dự các sự kiện giao lưu và những thứ như vậy. Tôi thực sự gặp khó khăn với những thứ đó. Tôi không thích sự kiện giao lưu, nhưng tôi đã nhận thấy rằng nếu tôi có một mục tiêu rất cụ thể, thì tốt hơn. Vì vậy, ví dụ, nếu tôi đang nghiên cứu cuốn sách tiếp theo của mình. Tôi đang tìm kiếm những nghiên cứu trường hợp về cuộc trò chuyện.
Vì vậy, nếu tôi đi đến sự kiện và tôi nghĩ, được rồi, tối nay tôi sẽ thử một câu hỏi mới và xem nó diễn ra như thế nào. Bạn biết đấy, thì tôi sẽ cảm thấy mình có một mục đích. Hoặc giả tôi nghĩ, tôi sẽ thực hành một số trò đùa mới. Hoặc nếu tôi đang tìm kiếm một nguồn cảm hứng kinh doanh mới. Như vậy thật sự giúp ích cho tôi. Tôi nghĩ không ai thực sự thích các sự kiện kết nối. Nhưng nếu bạn có một mục tiêu, mọi thứ sẽ dễ chịu hơn một chút. Chỉ trong một giây, tôi muốn nói về một công ty mà tôi đã đầu tư và đã tài trợ cho podcast này, gọi là Zoe. Như tôi, nhiều bạn cũng rất chú trọng đến việc theo dõi sức khỏe và giấc ngủ của mình. Nhưng có bao nhiêu bạn hiểu cơ thể mình xử lý thức ăn như thế nào? Sự phù hợp chuyển hóa là điều hiểu biết về phản ứng của quá trình chuyển hóa của bạn với thức ăn. Và chúng ta đều phản ứng khác nhau. Vậy nên, Zoe đã tạo ra một bài kiểm tra để giúp bạn hiểu cách cơ thể bạn đáp ứng. Và nó bắt đầu với những chiếc bánh quy kiểm tra nổi tiếng của họ, những bữa ăn kiểm tra giống hệt nhau với cùng mức đường, chất béo và calo như bữa ăn trung bình. Và do đó, nó hoạt động như một thách thức chuyển hóa. Bạn cũng sẽ đeo một thiết bị theo dõi glucose liên tục để kiểm tra mức đường huyết của bạn. Tôi đã làm bài kiểm tra này và nó khiến tôi tự hỏi mức độ phù hợp chuyển hóa của tôi so với những người khác giống như tôi. Và kết quả của tôi đã tiết lộ mọi thứ. Vì vậy, nếu bạn muốn tìm hiểu về phản ứng của cơ thể bạn với thức ăn, hãy truy cập Zoe.com để đặt bộ kiểm tra ngay bây giờ. Và nếu bạn muốn giảm giá, hãy sử dụng mã STEPHEN10 khi thanh toán để được giảm 10% phí thành viên. Là thành viên của Zoe, bạn sẽ nhận được bộ kiểm tra tại nhà và chương trình dinh dưỡng cá nhân hóa để giúp bạn đưa ra những lựa chọn thực phẩm thông minh hơn hỗ trợ sức khỏe của bạn. Đó là Zoe.com với mã STEPHEN10. Chúng tôi đang nói về kinh doanh ở đó. Nếu tôi muốn giao tiếp hiệu quả hơn với tư cách là một nhà lãnh đạo trong kinh doanh, có cách nào giúp tôi cải thiện không? Tôi đoán có nhiều loại lãnh đạo khác nhau gặp khó khăn với những điều khác nhau. Nhưng làm thế nào các nhà lãnh đạo vĩ đại giao tiếp? Họ làm tốt điều gì? Oh, đây là chủ đề yêu thích của tôi. Là một nhà lãnh đạo, đặc biệt nếu bạn đang cố gắng gặp gỡ mọi người và đặc biệt là những người mới, bạn – những gì bạn làm cần phải là AI mà giúp đỡ. Nhiều nhà lãnh đạo gặp khó khăn trong việc xây dựng các mối liên hệ đúng cách. Và vì vậy, họ có thể rất trí thức trong câu trả lời của mình hoặc rất mơ hồ. Vì vậy, tôi đã nghe các nhà lãnh đạo doanh nghiệp nói, oh, bạn biết đấy, tôi điều hành một công ty công nghệ. Điều đó sẽ giết chết cuộc trò chuyện. Mọi người không biết phải làm gì với điều đó. Vậy nên, điều bạn nên nói là, tôi có một công ty công nghệ và chúng tôi giúp đỡ những đầu bếp tiềm năng. Vì vậy, điều này thực sự dẫn chúng ta đến một cuộc trò chuyện khác mà bạn đã có trong kịch bản hẹn hò giả của chúng ta. Vâng. Nếu bạn nhấp vào liên kết đầu tiên ở đó với quý ông tên là – Tim. Tim. Oh, đúng rồi, Tim. Tôi cảm thấy rất thú vị khi thấy bạn giúp Tim giới thiệu nghề nghiệp của anh ấy. Tôi yêu Tim. Vì vậy, Tim là người của tôi, được không? Tim là người của tôi. Như vậy, tôi sẽ nói với bạn về Tim. Tim là một lập trình viên phần mềm, mà chúng ta sẽ xem video đó ngay bây giờ. Anh ấy rất kỹ thuật. Anh ấy rất tốt bụng. Anh ấy yêu những gì anh ấy làm. Và trong buổi hẹn hò, thực sự anh ấy là người duy nhất trong bốn người hẹn tốc độ cho thấy sự thân thiện suốt thời gian. Và tôi không biết. Tôi thậm chí đã nói với Jack, tôi nghĩ anh ấy thích cô ấy. Và tôi đã hỏi anh ấy sau đó. Tôi đã nói, bạn có thích cô ấy không? Và anh ấy nói không. Và tôi thực sự ấn tượng với anh ấy vì anh ấy vẫn thể hiện sự ấm áp, thân thiện và tử tế, mặc dù anh ấy không thích cô ấy theo cách thể xác. Và tôi nghĩ, đây là phép màu. Tôi cũng nghĩ rằng Tim có vẻ hơi lo lắng và hơi vụng về. Và tôi nghĩ, ooh, Tim, nếu chúng ta có thể tăng cường sự tự tin của bạn và thêm điều đó vào sự ấm áp của bạn, bạn sẽ tìm thấy người của mình. Vậy nên, tôi rất thích Tim. Chúng ta có thể xem tương tác của anh ấy. Đoạn clip đầu tiên của Tim ở đó tôi nghĩ là rất thú vị. Được rồi. Cái này ở đó, phải không? Được rồi. Bạn sẽ có một cuộc hẹn tuyệt vời. Đầu tiên, tôi có thể cho bạn một chút lời khuyên không? Vâng. Được rồi, hãy hoàn toàn bỏ qua các máy quay. Được rồi. Bạn đang tạo ra cái nhìn mắt tuyệt vời, điều tôi thích. Cô ấy có thể sẽ hỏi bạn, bạn làm gì? Được rồi. Câu trả lời của bạn cho câu hỏi đó là gì? Tôi là một lập trình viên phần mềm. Được rồi, tốt. Vì vậy, bất cứ khi nào tôi gặp một lập trình viên phần mềm, đó là một câu trả lời tốt, nhưng nó là một ngõ cụt trong cuộc trò chuyện. Vâng. Bởi vì trừ khi tôi là một lập trình viên phần mềm, tôi không biết phải nói gì. Vì vậy, tôi nghĩ tôi muốn bạn thực sự tạo ra một mẩu câu chuyện. Vì vậy, bạn sẽ nói, vậy, bạn làm loại lập trình gì? Tôi làm nhiều công việc phía sau. Điều đó có lẽ là hơi quá mức. Không. Tôi thậm chí không biết đó là gì. Bạn phải nghĩ ra một mẩu câu chuyện để cho tôi biết để bạn không gặp phải điều này. Bạn làm gì? Lập trình viên phần mềm. Bạn làm gì? Giáo viên. Bởi vì chúng ta phải có một cái nào đó, bạn không thể nói, tôi là một lập trình viên phần mềm. Bạn có thích nghệ thuật không? Vâng. Chúng ta không thể làm điều đó, phải không? Bạn đã làm điều đó bao lâu rồi? Sao về điều đó? Tôi đã làm điều đó khoảng năm đến sáu năm và tôi vẫn yêu đội của mình cho đến nay. Ah, bạn có lãnh đạo một đội không? Tôi hy vọng một ngày nào đó, nhưng bây giờ thì không. Nhưng bạn yêu đội của bạn. Được rồi, vì vậy tôi nghĩ điều đó có thể là mẩu câu chuyện của bạn. Vì vậy, tôi nghĩ bạn có thể nói, tôi là một lập trình viên phần mềm, hay nói cách khác, một lập trình viên phần mềm. Điều tuyệt vời nhất trong công việc của tôi là chơi với mã suốt cả ngày, nhưng cũng như là, cùng bạn bè trong đội. Vâng. Sau đó, bạn đang cung cấp cho tôi nhiều mẩu chuyện mà tôi có thể nói tiếp theo. Có câu hỏi nào về ngôn ngữ cơ thể cho tôi không? Ngôn ngữ cơ thể của bạn trông tuyệt vời. Bạn đang tạo ra cái nhìn mắt. Tôi yêu đôi tay của bạn được thể hiện rõ ràng. Bạn đã xem cuộc phỏng vấn của tôi với Steven rồi phải không? Ơ, đôi lúc. Được rồi. Hoàn hảo. Vì vậy, tôi nghĩ điều đó thật tuyệt. Cùng cười lẫn nhau cũng rất tốt. Thật tuyệt. Nếu bạn bao giờ lo lắng, hãy cười. Được rồi. Mọi thứ sẽ diễn ra rất tốt. Được rồi. Bạn đã sẵn sàng. Được rồi, vì vậy đây chính xác là những gì xảy ra với những người có năng lực cao, là họ có một câu trả lời cho câu hỏi chỉ đơn giản là câu trả lời. Đó không phải là cách trò chuyện tốt diễn ra.
Các nhà giao tiếp xuất sắc làm cho mọi người rất dễ dàng để hỏi một câu hỏi tiếp theo hoặc để bị cuốn hút vào. Vì vậy, dù câu trả lời của bạn là gì với tư cách là một nhà lãnh đạo, bạn muốn cung cấp cho mọi người đủ điều để họ có thể nói, ôi, tôi muốn biết thêm về điều đó. Kỹ sư phần mềm đã không làm được điều đó cho Tim. Bây giờ, phản ứng của cô ấy với câu hỏi này là tồi tệ. Tồi tệ. Bạn có thấy điều gì xảy ra trong buổi hẹn không? Không. Ôi, trời ơi. Vậy bạn làm gì? Chúc sức khỏe. Chúc sức khỏe bạn nữa. Tôi là một cố vấn AI và tôi tạo nội dung công nghệ. Oh, được rồi. Vâng. Trong lĩnh vực công nghệ. Trong lĩnh vực công nghệ. Vâng. Tuyệt vời. Còn bạn thì sao? Tôi là một người lập trình. Người lập trình? Ừ. Oh không. Không, kỹ sư phần mềm. Không, tôi yêu công việc của mình. Nói với anh ta điều gì đó tốt đẹp. Okay. Vâng, chúng tôi yêu người lập trình. Vâng, không. Tôi từng là một người lập trình. Không thể nào. Ừ. Bạn đã từng, um. Khoảng sáu năm, bảy năm có lẽ. Vâng. Bạn có thích không? Um, tôi đã thích, nhưng tôi, được rồi, tôi nghĩ tôi thích và rồi tôi nhận ra là tôi không thích. Không thể nào. Ừ. Nó giống như một trong những điều mà sau khi nó kết thúc, bạn sẽ nói, khoan đã. Tôi đã không thực sự hạnh phúc. Bạn biết không, tôi phải nói rằng, tôi không nghĩ anh ta nên gọi mình là một người lập trình. Vâng, điều đó hơi, vì. Hạ thấp. Vâng, và cũng như, mọi người, mọi người không thực sự biết đó là gì. Như, tôi thậm chí còn không biết rằng đó là gì. Tôi đã nói, cái gì? Nhưng phản ứng của cô ấy thì nói lên điều đó. Cô ấy đã nói, ôi không. Tôi biết, không. Và vì vậy, cô ấy nói, ôi không. Vì vậy, trước hết, tôi đã nói với cô ấy sau đó, tại sao bạn lại làm như vậy? Nếu bạn không đồng ý với một ai đó, bạn có thể không đồng ý, nhưng sau đó hãy cho họ một điều gì khác. Vì vậy, cơ bản là cô ấy đã nói, ôi không. Và sau đó anh ta nói, vâng, tôi yêu những gì tôi làm. Vâng, nhưng tôi nghĩ anh ta có trách nhiệm ở đó vì anh ta không nên mô tả bản thân như một con khỉ lập trình nào đó. Vâng. Phút mà bạn nghe có vẻ như bạn là một, như một nô lệ không tự nguyện cho điều gì đó trái với mong muốn của bạn. Hoàn toàn đúng. Nếu tôi nói tôi là một con khỉ làm podcast, bạn sẽ không nghĩ, bạn sẽ không nghĩ, ôi tuyệt vời. Tôi rất vui cho bạn. Phải không? Không. Tôi sẽ nói đó là kỳ quặc. Chính xác. Từ “khỉ” mà họ thêm vào làm cho nó có vẻ đau đớn. Tôi nghĩ bạn đúng. Anh ta, anh ta nên đưa ra một câu trả lời tốt hơn. Và đây là điểm rút ra cho các nhà lãnh đạo là câu hỏi nào bạn thường xuyên được hỏi? Tôi biết rằng mọi người trong kinh doanh thường xuyên bị hỏi cùng một câu hỏi, dù là trong các mối quan hệ hay trong các buổi thuyết trình kinh doanh của họ. Tôi luôn nghĩ đến điều này khi xem Dragon’s Den hoặc Shark Tank, là bạn đã biết câu hỏi này sẽ đến. Bạn muốn có một câu trả lời thực sự, thực sự tốt. Và vì vậy, đảm bảo rằng bạn đã sẵn sàng cho câu trả lời và càng nhiều câu chuyện bạn có thể sử dụng, càng tốt, đúng không? Giống như, đó là lý do tại sao tôi nói, tôi muốn bạn bắt đầu ghi chú trong điện thoại của bạn về tất cả các câu chuyện của tất cả các chủ đề khác nhau mà xuất hiện, rất quan trọng để có những câu trả lời tốt cho những câu hỏi mà bạn biết sẽ đến với bạn. Vậy câu trả lời tuyệt vời là gì? Cho tôi một ví dụ về một câu trả lời tuyệt vời. Vì vậy, nếu tôi là CEO của một công ty truyền thông, câu trả lời tuyệt vời là gì? Nếu ai đó nói, bạn làm gì? Vâng. Tôi là CEO của một công ty truyền thông. Vì vậy, bạn muốn bắt đầu với sự rõ ràng. Vậy chính xác bạn làm gì? Tôi không thích những người có những phép ẩn dụ kỳ lạ kiểu như, đúng không, đúng không. Vì vậy, hãy nói cho họ biết bạn làm gì. Tôi là CEO của một công ty truyền thông và, bạn biết đấy, chúng tôi làm việc với những khách hàng tuyệt vời như, Vì vậy, hãy cho tôi biết ai là khách hàng tốt nhất bạn đã làm việc, khách hàng thú vị nhất bạn đã làm việc, dự án thú vị nhất bạn đã làm? Như, hãy kể cho tôi câu chuyện đó hoặc nói cho tôi biết bạn làm thêm nghề gì. Vì vậy, nếu công việc của bạn nhàm chán, hãy nói, ôi, bạn biết đấy, tôi là CEO của một công ty truyền thông, nhưng tôi làm vườn trong thời gian rảnh của mình. Giống như, hãy cho tôi biết về sự làm thêm của bạn để tôi có thể nói, ôi, loại phương tiện gì hoặc hãy kể cho tôi về việc làm vườn. Vì vậy, hãy cho tôi một câu chuyện thú vị về ai là người bạn làm việc cùng hoặc cho tôi một công việc làm thêm thực sự thú vị hoặc đam mê. Và tôi đã nghe bạn nói rằng việc sử dụng từ “bởi vì” với tư cách là một nhà lãnh đạo là quan trọng để thu hút mọi người đi cùng bạn. Con người cần lý do. Khi có một lý do, ngay cả khi đó là một lý do ngớ ngẩn, nó giúp chúng ta cảm thấy có động lực hơn. Vì vậy, có một nghiên cứu rất ngớ ngẩn đã được thực hiện mà đã xem xét điều này, nơi họ đã cho mọi người đến một máy photocopy trong một thư viện và hỏi, tôi có thể làm bản sao không? Bây giờ, mọi người đang xếp hàng cho máy photocopy đều phải làm bản sao. Họ phát hiện ra rằng những người đã đến hàng để cắt hàng và nói, xin lỗi, tôi có thể làm một số bản sao không? Họ đã bị từ chối. Họ đã nói, không, anh bạn, hãy đứng ở phía sau hàng. Chúng tôi đều đang làm bản sao. Nhưng nếu ai đó nói, xin lỗi, tôi có thể làm bản sao không? Tôi thật sự phải sao chép cái này. Như với một lý do, mọi người có xu hướng cho phép họ cắt hàng, ngay cả khi đó vẫn là điều tương tự như điều đầu tiên. Điểm của nghiên cứu là để chỉ ra rằng nếu bạn có một “bởi vì”, ngay cả khi đó là một lý do ngớ ngẩn, mọi người có xu hướng làm những điều cho bạn nhiều hơn. Tôi không thích ý tưởng này, nhưng tôi nghĩ điểm quan trọng với chúng ta là bạn muốn biết lý do của mình. Đó là lý do tại sao tôi nói, hãy cho mọi người biết bạn giúp đỡ ai. Vì vậy, nếu bạn là CEO của một công ty truyền thông, người bạn giúp đỡ là khách hàng thú vị nhất của bạn. Hoặc nếu bạn là một huấn luyện viên sống, đừng chỉ nói, tôi là một huấn luyện viên sống hoặc tôi là một cố vấn. Tôi là huấn luyện viên sống. Tôi giúp phụ nữ thực sự muốn kiểm soát chế độ dinh dưỡng của họ. Sau đó, tôi biết bạn làm việc cho ai. Đó là lý do của bạn, và điều đó cho ai đó một lý do. Hoặc, bạn biết đấy, tôi thực sự sẽ rất vui được làm việc với bạn. Tôi nghĩ rằng tôi có thể thực sự, thực sự thay đổi cái nhìn về dinh dưỡng của bạn và giúp bạn kiểm soát hơn chế độ dinh dưỡng của bạn. Điều “bởi vì”, ngay cả khi đã được ngụ ý, ngay cả khi tôi đã nghe thấy, nó cũng khơi gợi ai đó đi, ah, nếu họ có một lý do, tôi có thể đồng ý với lý do đó. Và tôi không nghĩ anh ta đã làm tốt điều đó. Tuy nhiên, anh ta rất ấm áp với cô ấy, mặc dù anh ta không hứng thú với nó. Tôi nghĩ đó là rất tôn trọng. Làm thế nào mà cả hai người trong số họ có thể biết liệu người kia có hấp dẫn mình không? Chính xác.
Đây là lý do tại sao tôi làm những gì tôi đang làm.
Điều số một gây ra sự cô đơn là chúng ta đang giữ lại sự thích thú của mình, cả với bạn bè lẫn trong tình cảm.
Với tất cả những người đang hẹn hò, không ai, 0%, thể hiện bất kỳ sự ưa thích rõ ràng nào.
Chúng ta sẽ có con cái bằng cách nào?
Chúng ta sẽ có hôn nhân bằng cách nào nếu chúng ta không thể hiện sự thích thú?
Chúng ta sẽ có bạn bè bằng cách nào nếu chúng ta không biết có ai đó thích chúng ta không?
Tôi nghĩ rằng chúng ta nên đi xung quanh và thể hiện, khuếch đại những điều chúng ta thích với những người mà chúng ta ở cùng.
Vậy làm thế nào để tôi thể hiện rằng tôi thích ai đó, và làm thế nào để tôi biết nếu họ thích tôi?
Được rồi, về mặt cách diễn đạt, tôi nghĩ rằng rất dễ, đúng không?
Bạn có thể rất thẳng thắn và nói, ôi trời ơi, điều này thật là thú vị.
Nếu ai đó thú vị, hài hước, dễ thương, vui vẻ, hãy nói ngay lúc đó, ôi, điều này thật là vui.
Điều này thật là thú vị.
Ở bên bạn luôn luôn thật thú vị.
Đó là một cách bạn có thể làm, đó là khẳng định tính từ mà bạn đã cảm thấy và nói ra.
Đúng không?
Như tôi nghĩ Kendrick rất hài hước.
Và tôi thực sự đã nói với anh ấy trong buổi phỏng vấn trước, tôi đã nói, ôi, bạn thật sự hài hước.
Điều đó chắc hẳn là con dao hai lưỡi.
Anh ấy là người đàn ông đầu tiên.
Người đàn ông đầu tiên.
Vâng.
Tôi đã nói, bạn thật sự hài hước.
Và điều đó khiến anh ấy cảm thấy rất tốt.
Tôi đã nói, ôi, vâng, vâng, vâng.
Và tôi đã nói, tôi nghĩ điều đó tốt.
Nhưng cũng có lẽ sẽ khó hơn để có chiều sâu.
Anh ấy đã nói, vâng, điều đó đúng.
Vì vậy, nếu ai đó hài hước, thú vị, dễ chịu, là người đối chất tốt, hãy cho họ biết.
Đó là điều đầu tiên.
Đó là, đừng giữ lại điều đó.
Chúng ta không nói với mọi người, đúng không?
Không bao giờ.
Chúng ta không nói với mọi người.
Tôi chỉ nghĩ về một cuộc họp mà tôi đã có tuần trước và tôi đã nghĩ, Chúa ơi, nếu tôi bắt đầu cuộc họp đó chỉ bằng cách nói với người đó những gì tôi nghĩ về họ, một điều thật tích cực, thì có lẽ điều đó sẽ khiến họ cảm thấy tốt.
Vâng.
Điều đó trở lại với quan điểm của bạn về việc cho họ serotonin hay…
Và nó khiến bạn trở nên dễ mến hơn.
Chúng ta thích những người thích chúng ta.
Vì vậy, càng rõ ràng bạn với sự thích thú của mình thực sự chỉ khiến bạn trở nên dễ mến hơn.
Vì vậy, hãy khẳng định họ, đảm bảo rằng họ biết rằng bạn đang nghĩ về họ.
Như là, tôi vừa nghĩ đến bạn.
Tôi vẫn đang mong chờ điều này.
Tôi đã mong chờ điều này cả ngày.
Và sau đó là sự thích thú không lời.
Vì vậy, đối với nam giới, âm thanh vocalizations, hmm, ah, oh, chúng tôi yêu thích những điều đó.
Chúng tôi yêu thích một cái gật đầu ba lần.
Chúng tôi yêu thích một cái nghiêng đầu.
Chúng tôi yêu thích một sự nghiêng người.
Tất cả những điều đó, thấy không?
Ôi, bạn biết không, có một điều thú vị mà tôi đã đọc gần đây, đó là phụ nữ coi hài hước là đặc điểm số một mà họ muốn có ở một người đàn ông.
Nam giới không quan tâm nhiều đến hài hước ở phụ nữ.
Họ muốn một người phụ nữ cười với những câu chuyện cười của họ.
Tất nhiên.
Tôi nghĩ điều này thật tuyệt và hữu ích rằng đối với một người đàn ông, vâng, thật tốt nếu bạn có thể làm cho người khác cười vì phụ nữ thực sự thích điều đó.
Nhưng nếu bạn là phụ nữ, bạn thực sự không cần phải quá hài hước.
Bạn chỉ cần sẵn sàng cười.
Và điều đó quay lại với việc thích thú.
Là người dễ cười, như là sẵn sàng cười, là một trong những điều dễ mến, tốt đẹp nhất mà bạn có thể làm cho người khác.
Điều đó thật tốt.
Cảm ơn bạn.
Tôi thích điều đó.
Điều này có thật hay không thật?
Chúng ta thích điều đó.
Tôi thích điều đó.
Bạn thậm chí không thể biết.
Đó là một tiếng cười rất đáng tin.
Điều đó thật tốt.
Thỉnh thoảng có những người sẽ giữ lại tiếng cười của họ hoặc sẽ như, ôi, điều đó thật hài hước.
Đúng không?
Vì vậy, việc là một người dễ cười cũng là cách nhanh nhất để cho ai đó biết, tôi thích bạn.
Khi chúng ta cười, chúng ta hoàn toàn thể hiện rằng chúng ta thích ai đó.
Vì vậy, sự thích thú không lời và lời nói rất quan trọng.
Còn nếu bạn không hài hước thì sao?
Bởi vì rất nhiều người, chúng ta đã tự phân loại mình là người vui tính hoặc không vui tính.
Vậy có cách nào, nếu bạn không hài hước, để trở nên hài hước không?
Có.
Và đó là trở thành hành khách tốt nhất có thể.
Nếu bạn không phải là người kể chuyện hài, thì người kể chuyện hài là người lái xe, đúng không, trong một cuộc trò chuyện.
Họ đang kể những câu chuyện hài hước.
Họ đang kể những giai thoại vui nhộn.
Họ rất hài hước.
Họ đang lái xe.
Vâng, người lái xe cần những hành khách cười với những câu chuyện cười của họ.
Vì vậy, bạn sẽ trở thành hành khách tốt nhất có thể.
Bạn sẽ cười với câu chuyện cười.
Bạn sẽ gõ lên bàn.
Tôi thích gõ bàn.
Bạn biết đấy, tôi có những người trong cuộc sống của mình không quá hài hước, nhưng họ thích gõ bàn khi tôi kể một câu chuyện cười vui nhộn và điều đó khiến tôi cảm thấy rất tốt.
Họ không cần phải hài hước.
Tôi rất vui khi được thử, đúng không?
Vì vậy, nếu bạn không hài hước, hãy trở nên rất giỏi trong việc khuyến khích những người hài hước khác.
Bạn cũng có thể trở thành người chọn lọc những điều hài hước.
Bạn tìm những GIF hài hước nhất.
Bạn tìm những đoạn clip hài hước nhất.
Bạn chia sẻ những bài đăng hài hước nhất.
Như là, bạn không cần phải hài hước để trở thành người chọn lọc những điều hài hước.
Như là, tôi có một người bạn không quá hài hước, nhưng anh ấy có những đoạn clip và meme tốt nhất mà anh ấy gửi cho tôi.
Và vì vậy, tôi nghĩ về anh ấy như một người hài hước mặc dù anh ấy chưa từng kể một câu chuyện cười nào.
Anh ấy chỉ đang truyền tải những điều hài hước từ người khác.
Hoàn toàn đúng.
Nhưng điều đó cũng liên quan đến anh ấy.
Điều đó làm cho anh ấy trở nên hài hước vì anh ấy biết cách chọn những điều hài hước.
Bởi vì tôi có một người bạn gửi những GIF tồi tệ nhất.
Nhưng điều đó không phải hài hước sao?
Vâng, như là, chúng không bao giờ hài hước cả.
Nhưng điều đó không khiến tôi cười sao?
Những GIF tồi tệ.
Bạn nói gì?
Những GIF thật kỳ lạ.
Ôi trời, thật là một linh hồn buồn.
Tôi có một người bạn.
Người bạn của tôi, Ash, gửi những GIF rất tuyệt.
Nhưng tôi có một người bạn khác mà tôi sẽ không nêu tên.
Vâng, xin đừng nêu tên anh ấy.
Không, không, chỉ trong trường hợp mọi người đang nghe.
Anh ấy thực sự gửi những GIF không hài hước.
Chúng ta đều có một người bạn gửi những meme tồi tệ.
Và họ đưa nó vào cuộc trò chuyện và mọi người đều như…
Gật đầu tán thành.
Bạn biết đấy?
Nhưng, điều đó có khiến bạn hơi cười không?
Bạn không yêu họ vì điều đó sao?
Tôi yêu họ.
Nhưng tôi nghĩ, liệu họ có thể cải thiện trò chơi meme của mình không?
Vâng.
Như là, tôi không muốn mạo hiểm.
Đặc biệt nếu tôi chưa gửi bất kỳ emoji lửa nào trong một thời gian dài.
Tôi sẽ không chắc chắn cao.
Được rồi, nếu đó là họ, nếu đó là tôi, nếu tôi như, tôi không quá hài hước, tôi có thể học cách trở nên hài hước.
Bạn có nghĩ rằng bạn có thể học cách để hài hước không?
Tôi nghĩ rằng tôi đã làm được.
Kiểu như, tôi nghĩ rằng tôi đã học cách để hài hước một chút với phong cách hài hước của mình.
Tôi nghĩ tôi đang tham gia một lớp học diễn xuất (improv).
Thật sự, tôi đang tham gia một lớp học diễn xuất.
Nhiều hài hước chỉ đơn giản là thử nghiệm và xem liệu nó có hiệu quả hay không.
Vì vậy, nếu bạn không hài hước và muốn trở nên hài hước, và như là, một cái gì đó để làm việc, hãy tham gia một lớp học diễn xuất và học cách để hài hước trên sân khấu.
Tôi cũng nghĩ bạn có thể nghiên cứu những người hài hước và xem họ làm cách nào để tạo ra những câu đùa của họ.
Kiểu như, bạn có thể có những câu đùa giống như họ.
Ví dụ, tôi có một người bạn, mỗi khi bạn ấy đến nhà chúng tôi, và tôi nói, “cưng” với chồng tôi, bạn ấy sẽ nói, “vâng.”
Và điều đó luôn luôn hài hước.
Nó luôn luôn hài hước.
Đó là câu đùa duy nhất mà bạn ấy thực sự nói.
Nhưng tôi thích nó.
Và vì vậy tôi nghĩ bạn cũng có thể có những câu đùa mà bạn đã tìm ra và chỉ sử dụng lặp đi lặp lại.
Và hành động.
Đó có phải là một dấu hiệu của sự quan tâm không?
Có.
Tôi thích chạm.
Nhưng bạn phải cẩn thận một chút vì nếu bạn làm điều đó một cách không chân thật hoặc vụng về, nó sẽ hoàn toàn thất bại và trông thật tồi tệ.
Tôi thích một cú bắt tay.
Kiểu như, tôi thích, ôi, trời ạ, điều đó thật tuyệt.
Vâng.
Ôi, trời ạ, chúng ta đều thích điều đó.
Kiểu như, tôi thích, bạn đang làm một cái mặt hài hước.
Chỉ có bạn mới có thể thực hiện cú bắt tay.
Cái gì?
Kiểu như, tôi không biết đây có phải là phong cách Anh hay không, nhưng nếu tôi bắt đầu bắt tay mọi người trong các cuộc họp, mọi người sẽ nghĩ tôi rất kỳ lạ.
Không, tôi nghĩ người ta sẽ thích điều đó.
Không, tôi nghĩ rằng, tôi nghĩ mọi người có một mô hình về bạn.
Được rồi.
Được rồi.
Và tôi nghĩ họ hiểu, kiểu như, giới hạn tối đa về sự hứng thú của bạn khi bạn hào hứng, bạn biết đấy, tính khôi hài của bạn.
Tôi nghĩ rằng bắt tay.
Nó nằm ngoài vùng an toàn của bạn.
Jemima.
Bạn có biết Jemima ở đó không?
Tất nhiên rồi.
Cô ấy có thể bắt tay.
Cô ấy có thể làm điều đó.
Tất nhiên.
Bởi vì điều đó, giống như, trong cái bắt tay.
Tôi nghĩ tôi đã từng bắt tay Jemima.
Đó rồi.
Vâng.
Được rồi, vậy nên, tìm kiếm điều gì đó của bạn.
Bạn có một phong cách.
Vâng.
Ai cũng có phong cách của riêng mình.
Phong cách của bạn không phải là bắt tay, nhưng có thể là một cái gì đó khác, như một phong cách hài hước khô khan.
Thực tế, họ đã thực hiện một nghiên cứu nơi họ nghiên cứu những người hay lo lắng và những người không lo lắng, như là những người có tâm lý thần kinh và không có tâm lý thần kinh.
Những người có tâm lý thần kinh được biết đến với việc tạo ra những câu đùa tự chế giễu, và chúng tôi thích điều đó ở họ.
Kiểu như, họ luôn tự châm biếm chính mình, và chúng tôi thích điều đó, trong khi những người ít lo âu, những người không lo lắng, những người rất tự tin, họ thích tạo ra những câu đùa về những thứ khác, nhưng không bao giờ về chính họ.
Vì vậy, kiểu như ai cũng có phong cách của họ, và điều đó là tốt.
Bạn phải tìm ra nó.
Và bạn nên nghiên cứu những người giống bạn, đúng không?
Kiểu như, chắc chắn có – như, tôi thích xem, kiểu như, những chương trình talk show, như Jimmy Kimmel hay bất cứ cái gì, và tôi chú ý đến những cuộc phỏng vấn có hơn một tiếng cười mỗi 30 giây.
Vì vậy, mục tiêu của tôi trên một keynote – như, tôi thực hiện nhiều bài phát biểu cho các tổ chức – tôi cố gắng có một tiếng cười mỗi phút, nếu có thể.
Tôi nghĩ rằng nếu bạn có một tiếng cười mỗi phút, bạn được coi là hài hước, và điều đó thực sự mở ra trí não để học hỏi nhiều hơn.
Vì vậy, trong các cuộc phỏng vấn, tôi chú ý đến ai là những người phỏng vấn – những cuộc phỏng vấn nào có tiếng cười mỗi 30 giây – 30 đến 60 giây, và tôi chú ý đến cách họ làm điều đó.
Và đó là cách tôi đã học cách hài hước.
Ví dụ, có một cách rất dễ dàng mà tôi đã học được về hài hước là, kiểu như, nếu bạn có, kiểu như, một, hai, ba điều, và điều thứ ba là kỳ quặc, mọi người gần như luôn cười.
Vì vậy, nếu bạn giống như, ôi, bạn biết đấy, Texas thật tuyệt.
Đó là vùng đất của tacos, những chiếc mũ cao bồi và những cô gái nóng bỏng.
Kiểu như, nếu bạn làm cho điều thứ ba trở nên kỳ quặc, mọi người kiểu như, ha, họ nghĩ rằng nó hài hước.
Và vì thế, bạn – bạn có thể bắt đầu chơi với những điều đó nếu bạn học hỏi.
Nhưng tôi nhận thấy rằng đây là một mô hình, chỉ cần, kiểu như, một cách ghi chép thông qua việc quan sát mọi người.
Vì vậy, tôi nghĩ bạn có thể tìm thấy ai đó giống như bạn.
Kiểu như, bạn nên tìm một người thông minh người Anh.
Ai là một người thông minh người Anh hài hước?
Jack.
Jack thông minh.
Jack.
Và chỉ đơn giản là xem họ tạo ra những câu đùa kiểu gì.
Tôi cá là những câu đùa đó cũng sẽ có hiệu quả với bạn.
Chúng có hiệu quả.
Vâng, vâng.
Tôi vẫn thích ăn cắp những câu đùa từ những người thông minh người Anh.
Chắc chắn rồi.
Vì vậy, tôi nghĩ điều đó có hiệu quả.
Tôi cũng nghĩ rằng có một nghiên cứu đã được thực hiện về tính quyến rũ.
Và chúng ta đang nói về những người giao tiếp hàng đầu, đặc biệt là các nhà lãnh đạo.
Tôi làm việc với nhiều nhà lãnh đạo.
Và điều tôi nói với họ là bạn thực sự có thể kênh những người mà bạn ngưỡng mộ, điều đó hoàn toàn thay đổi ngôn ngữ cơ thể của bạn.
Họ đã yêu cầu các diễn giả thực hiện trên sân khấu, một bài thuyết trình ngắn một phút, mà, nhân tiện, rất khó để làm nếu bạn không phải là một diễn giả.
Vì vậy, họ đã yêu cầu họ thực hiện một bài thuyết trình ngắn trên sân khấu.
Và họ đã bắt họ ra và nói, được rồi, giờ chúng tôi muốn bạn kênh Steve Jobs và thực hiện một bài thuyết trình khác.
Bây giờ, đừng nói với ai về những gì bạn đang làm, nhưng chỉ trong tâm trí của bạn, hãy kênh ông ấy.
Khi họ lên sân khấu, họ trở nên quyến rũ hơn.
Họ sử dụng nhiều sự đa dạng âm thanh hơn.
Họ sử dụng nhiều cử chỉ tay hơn.
Họ tự tin hơn.
Họ dành gần gấp đôi thời gian trên sân khấu.
Và họ thích nó hơn.
Chỉ đơn giản là bằng cách kênh Steve Jobs.
Vì vậy, tôi chia sẻ điều này vì tôi nghĩ bạn không nhất thiết phải hài hước hoặc quyến rũ một mình.
Nhưng nếu bạn đang kênh người hài hước nhất mà bạn biết, hoặc người quyến rũ nhất mà bạn biết, điều đó có thể biến đổi các tín hiệu âm thanh và không lời của bạn để trở nên giống như người đó.
Biểu cảm vi mô.
Vâng.
Được rồi.
Tôi cảm thấy khi tôi hỏi bạn một câu hỏi, tất cả các câu hỏi đều là câu hỏi yêu thích của bạn.
Tôi có một vài câu không phải là yêu thích của tôi, nhưng bạn vẫn chưa hỏi chúng.
Được rồi, tốt.
Được rồi, tốt.
Điều này đã dẫn tôi đến công việc này.
Thực ra, là biểu cảm vi mô.
Vì vậy, có nhiều người, đặc biệt nếu bạn có những người có tính tự mãn trong cuộc sống của bạn, họ hiểu sai những biểu cảm trung lập là tiêu cực.
Vậy, một trong những vấn đề mà tôi gặp phải từ đầu khiến tôi cảm thấy vụng về là tôi nghĩ mọi người đều ghét tôi. Tôi nghĩ mọi người đều tức giận với tôi. Vì vậy, tôi đã hiểu sai biểu cảm của họ. Tôi nghĩ họ ghét tôi, điều đó càng làm tôi vụng về hơn. Đó là một chu kỳ rất tồi tệ. Vậy, một trong những điều đầu tiên tôi phát hiện ra với công việc này là, tại sao mọi người không biết điều này? Tôi 20 tuổi và tôi tình cờ biết được ý tưởng rằng một số biểu cảm của chúng ta là toàn cầu. Rằng qua các nền văn hóa, giới tính và chủng tộc, chúng ta tạo ra những biểu cảm khuôn mặt tương tự cho cùng một cảm xúc. Bây giờ, có một số tranh cãi về các biểu cảm vi mô và tính phổ quát của chúng, nhưng có bảy biểu cảm mà chúng tôi thấy có nhiều ứng dụng phổ quát. Và tôi rất muốn dạy bạn bảy biểu cảm đó. Xin vui lòng. Được rồi. Hãy bắt đầu với nỗi sợ.
Vậy, nỗi sợ là một phản ứng toàn cầu. Và khi chúng ta tạo ra khuôn mặt này, nó giúp giữ an toàn cho chúng ta. Đó là khi chúng ta mở rộng đôi mắt của mình để phần trắng mắt trên cùng lộ ra. Chúng ta nhướn lông mày lên và thường thì chúng ta mở miệng như vậy. Lý do chúng ta tạo ra khuôn mặt này một cách bẩm sinh là vì nếu chúng ta nhìn thấy một con hổ, giống như từ thời kì đồ đá, miệng chúng ta mở ra để hít thở không khí, và mở ra phòng trường hợp chúng ta phải kêu cứu hoặc chạy để cứu mạng. Lông mày và mí mắt của chúng ta nhướn lên để có thể nhìn thấy càng nhiều không gian càng tốt. Khuôn mặt an toàn nhất mà tôi có thể tạo ra như một con người là khuôn mặt này. Đúng không? Tôi có thể nói bất cứ điều gì. Tôi có thể hít thở không khí. Tôi có thể nhìn thấy càng nhiều càng tốt. Đó là lý do tại sao chúng ta tạo ra biểu cảm đó khi chúng ta cảm thấy sợ hãi. Khi chúng ta nhìn thấy điều đó, và bạn thấy điều đó rất nhiều trong môi trường kinh doanh, bạn đang nhận ra, ôi, tôi vừa chạm vào một chút lo lắng. Và điều này thường xảy ra xung quanh sự bối rối. Vì vậy, đôi khi tôi sẽ thuyết trình và nhận thấy ai đó sẽ điềm tĩnh, và tôi biết tôi vừa nói điều gì đó mà họ không thích hoặc khiến họ lo lắng hoặc làm họ cảm thấy hơi sợ. Và tôi có thể nói, điều này có ý nghĩa. Tất cả chúng ta đều ổn chứ? Hãy để tôi tua lại và giải thích lại điều đó một lần nữa. Vì vậy, tôi nhận thấy nỗi sợ và ngay lập tức giải quyết nó. Bạn muốn tìm kiếm phần trắng trên cùng của đôi mắt ai đó. Đó là cách bạn biết rằng bạn vừa kích hoạt một chút lo lắng trong họ.
Khi bạn nói đến phần trắng trên cùng của đôi mắt, bạn có ý gì? Tôi thực sự có nghĩa là phần trắng ở trên đây. Vì vậy, không phải phần dưới. Khi tôi sợ hãi, mắt tôi sẽ mở ra để bạn có thể thấy phần trắng trên cùng của đôi mắt tôi. Điều đó rất không tự nhiên, đúng không? Như, bạn sẽ không bao giờ làm điều đó một cách bình thường. Chúng ta làm điều đó khi thực sự cảm thấy sợ hãi. Bây giờ, tôi có xu hướng nhướn lông mày lên để thể hiện, như một cách nhấn mạnh. Nhưng đây là, như, một biểu cảm lớn hơn nhiều. Đúng. Vì vậy, khi bạn thấy điều đó, hãy đảm bảo rằng bạn ngay lập tức giải quyết điều đó để làm dịu nỗi sợ. Được rồi. Vậy nỗi sợ là thứ đầu tiên.
Thứ hai mà tôi muốn nói đến là sự ghê tởm. Vậy, sự ghê tởm là một cảm xúc rất tiêu cực. Chúng ta tạo ra nó khi không thích điều gì đó. Vì vậy, đó là khi chúng ta nhăn mũi và lóe lên phần trắng của hàm răng. Ugh. Đúng. Đó là một không gian. Chúng ta làm điều này để hạn chế đường hô hấp mũi, như khi chúng ta ngửi thấy một mùi xấu hoặc nếm một thứ gì đó tồi tệ. Nhưng, điều thú vị là, chúng ta cũng làm điều này khi không thích điều gì đó mà chúng ta nghe hoặc thấy. Tôi thấy điều này xảy ra rất nhiều với việc phát hiện nói dối. Vì vậy, chúng tôi thực hiện rất nhiều nghiên cứu về phát hiện nói dối. Và tôi đã nhận thấy rằng việc nói dối khiến mọi người cảm thấy bẩn thỉu. Chúng ta không thích nói dối. Và vì vậy, mọi người thường sẽ biểu hiện sự ghê tởm khi họ đang nói dối. Vì vậy, tôi sẽ hỏi bạn, bạn nghĩ thế nào về người mới? Ồ, vâng, vâng, bạn biết đấy, anh ấy khá tốt. Và họ giữ lại biểu cảm này. Hãy chú ý đến sự ghê tởm bí mật nếu bạn hỏi ai đó một câu hỏi dựa trên sở thích. Nếu họ đang nói dối, họ sẽ thường thể hiện sự ghê tởm bởi vì họ thực sự cảm thấy ghê tởm với chính mình vì đã phải đưa ra sự phân biệt đó. Vì vậy, đó là một yếu tố cản trở. Và bạn luôn muốn nhìn lên đây. Chúng ta không làm như vậy một cách tự nhiên, đúng không? Chúng ta không làm điều đó một cách tự nhiên chút nào. Vì vậy, đây là một biểu cảm rất tốt để lưu tâm. Hơn nữa, bạn có thể dự đoán hành vi tốt hơn với sự ghê tởm, đúng không? Vì vậy, nếu bạn hỏi ai đó một câu hỏi và họ nói, ờ, bạn biết đấy, bạn biết rằng họ không ở trong một tâm trạng tốt, đó là lúc bạn ngay lập tức muốn cho phép. Này, nhìn này, tôi ở bên bạn. Tôi muốn biết chính xác những gì bạn thật sự nghĩ. Tôi đã ngăn chặn những lời nói dối bằng cách cho phép ai đó hoàn toàn chỉ cho tôi sự thật. Đúng, tôi nghĩ tôi thường làm điều đó khi tôi không muốn làm điều gì đó. Vì vậy, ai đó có thể nói, bạn có muốn đi đến nhà hàng này không? Tôi sẽ nói, á. Vâng. Và bạn thậm chí không nhận ra bạn đang làm điều đó vì chúng ta vô tình tạo ra nó. Nó trông giống như một sự suy nghĩ, nhưng thực sự, tôi đã bộc lộ rằng tôi không muốn đi. Và tại sao không ở trong những mối quan hệ mà chúng ta có thể nói, này, nhìn này, chúng ta ổn. Chúng ta không cần phải đi ăn tối. Vâng. Như vậy, tôi rất muốn nói như vậy.
Được rồi, đó là sự ghê tởm. Sự tức giận là một thứ rất thú vị. Vì vậy, sự tức giận, họ đã tạo ra các khuôn mặt bằng máy tính. Và họ nhận thấy rằng khi bạn tạo ra các thành phần của sự tức giận, nó làm cho khuôn mặt bạn trông mạnh mẽ hơn. Mọi người cảm nhận bạn như mạnh mẽ hơn. Vì vậy, lý do chúng ta tạo ra điều này từ góc độ tiến hóa là bởi vì khi chúng ta tức giận, nó làm cho chúng ta trông có sức mạnh về thể chất, điều đó có nghĩa là trước khi chúng ta tham gia vào một cuộc đánh nhau. Vì vậy, sự tức giận là khi chúng ta thường căng mí mắt, siết vai lại và làm cứng môi lại. Và thường thì chúng ta sẽ thò cằm ra. Vì vậy, hãy thò cằm ra với tôi. Như, trước một trận đấu, mọi người thường sẽ kiểu như, có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy? Họ thò cằm ra vì điều đó làm cho bạn trông mạnh mẽ hơn. Đây là một cách thể hiện cử chỉ lãnh thổ. Và chúng ta cũng siết môi và căng mắt lại. Điều này giúp chúng ta nhìn rõ hơn. Vì vậy, ngay trước một trận đấu, bạn trông có vẻ bối rối. Nikki, tôi xin lỗi. Được rồi, vì vậy hãy làm cứng môi lại. Yep. Tôi nghĩ tôi có một trái tim trên môi. Ôi, bạn thực sự đã làm điều đó một cách hoàn hảo chỉ một giây trước. Vâng, vâng, vâng. Và rồi bạn sẽ thấy những đường kẻ dọc xuất hiện, và sau đó hãy thò cằm ra với tôi. Vâng.
Đó như kiểu, bạn đang làm gì vậy?
Tôi không thích điều này.
Và nếu bạn giữ biểu cảm đó, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy tức giận và phòng thủ.
Điều đó không lạ sao?
Ừ.
Vậy, điều đó làm bạn trông mạnh mẽ hơn.
Đó là lý do tại sao chúng ta tạo ra biểu cảm đó.
Tôi luôn để ý trong môi trường kinh doanh, bạn không thường thấy sự tức giận hoàn toàn, đúng không?
Nhưng bạn thường thấy trước cằm nhô ra.
Vậy, nếu tôi tham gia một cuộc họp hoặc một cuộc gọi nhóm, và tôi đang nhìn, có ai đó nói,
Ừ.
Tôi biết rằng tôi vừa khiến họ hơi tức giận.
Thông thường, khi tức giận, mọi người làm hai điều.
Họ tấn công hoặc phòng thủ.
Tôi muốn ngăn cả hai.
Vì vậy, khi ai đó tức giận, họ nói, không phải lỗi của tôi.
Lỗi của bạn.
Tấn công.
Hoặc họ đi vào phòng thủ.
Không phải lỗi của tôi.
Tôi không muốn điều đó, đúng không?
Vậy nên, họ thường sẽ tấn công hoặc trở nên rất phòng thủ.
Tôi muốn loại bỏ điều đó hoàn toàn.
Vì vậy, tôi sẽ nói, này, nhìn này, chúng ta đang cùng chung một quan điểm.
Nếu bạn thấy ai đó tức giận, bạn muốn ngay lập tức đi vào sự hiểu biết chung và mục tiêu chung.
Được rồi.
Vậy đó là sự tức giận.
Và hãy nói về điều tốt đẹp, đó là hạnh phúc.
Vậy, hạnh phúc, chúng ta đã nói trước đây, đây là biểu hiện duy nhất thực sự của hạnh phúc
là khi hạnh phúc lan tỏa lên cơ mặt trên của chúng ta, tận đây.
Tôi biết tôi đã cố gắng rất nhiều với việc cười từ lần gặp trước.
Nhưng thực sự điều đó không đi đúng hướng với tôi.
Tôi biết.
Nhưng khi bạn hạnh phúc, như khi bạn cười thật lòng trước đây, nó sẽ tự động xảy ra.
Nó tự động xảy ra.
Vì vậy, đó là cơ mặt trên.
Khi chúng ta kích hoạt cơ mặt trên đó, đừng giả cười.
Tôi thà bạn cười thật.
Nhìn cũng đẹp đấy.
Thực sự hả?
Ừ, ừ.
Điều đó tốt.
Ồ, đúng rồi.
Tôi thích điều đó.
Tôi luôn để ý đến những nụ cười giả, đúng không?
Như, đặc biệt trong môi trường làm việc là nếu ai đó, đặc biệt là trong lĩnh vực bán hàng, tôi thực hiện rất nhiều khóa đào tạo bán hàng.
Nếu có ai đó nói, ôi, tôi thích điều này, nhưng thực sự họ không thích.
Bạn chưa hết bán hàng đâu.
Hãy tiếp tục xây dựng mối quan hệ.
Vì vậy, bạn đang tìm kiếm sự thiếu vắng của hạnh phúc thật sự.
Đó là điều bạn thực sự muốn.
Và thực sự, bạn đã nói rằng nó nằm ở khu vực này.
Ừ, khu vực này trên khuôn mặt của bạn.
Vì vậy, nó nên được nâng lên.
Tận trên.
Vâng.
Và bạn biết đấy, bất kỳ ai cũng có thể giả cười.
Tất cả đều nằm ở cơ mặt trên của bạn.
Tất cả ở cơ mặt trên của bạn.
Được rồi.
Ở đây.
Ừ.
Như vậy.
Đúng rồi.
Đó là lý do bạn phải cẩn thận với Botox vì có rất nhiều, tôi có thể nói rất nhiều về Botox nếu bạn muốn, nhưng khi mọi người tiêm Botox để xóa nếp nhăn cười, họ thực sự cảm thấy ít hạnh phúc hơn.
Vì vậy, có một giả thuyết phản hồi rằng khi bạn thể hiện một cảm xúc, bạn thực sự bắt đầu cảm nhận cảm xúc đó.
Vì vậy, những người đã tiêm Botox để xóa nếp nhăn cười của họ không thể tạo ra một khuôn mặt hạnh phúc thực sự và thực sự cảm thấy ít hạnh phúc hơn.
Điều này cũng tương tự với các cảm xúc tiêu cực.
Vì vậy, nếu bạn tiêm Botox cho sự tức giận của mình, bạn thực sự sẽ cảm thấy ít tức giận hơn.
Họ đã bắt đầu sử dụng nó cho việc quản lý cảm xúc tức giận, vì nếu bạn tiêm Botox cho cơ tức giận của mình, bạn thực sự sẽ ít dễ nổi cáu hơn.
Vì vậy, có rất nhiều thứ xảy ra với khuôn mặt của chúng ta khi chúng ta bắt đầu thay đổi nó.
Chết tiệt.
Được rồi.
Vậy đó là sự tức giận.
Nỗi buồn.
Ừ.
Nỗi buồn là biểu hiện dễ lây lan nhất.
Vì vậy, nỗi buồn là điều khó giả nhất.
Thực sự rất khó để làm.
Vì vậy, điều đầu tiên là bạn kéo miệng xuống thành một cái nhăn nhó, rồi bạn thổi môi dưới ra, sau đó bạn nhắm mắt lại và hơi cụp mí mắt lại.
À-hả.
Ôi không.
Làm bạn ngáp.
Bạn có biết điều gì buồn cười không?
Là nếu bạn tạo ra một biểu hiện nỗi buồn, nó sẽ khiến bạn ngáp hoặc khóc.
Mắt của bạn có cay không?
Ừ.
Nó hoạt động.
Tôi nghĩ rằng cái ngáp đã làm cho mắt bạn cay.
Nhưng tất cả đều là một phần của cùng một hệ thống.
Ồ, đúng vậy.
Điều đó không phải là điên rồ sao?
Thật buồn cười, ừ.
Thật lạ khi điều đó xảy ra như vậy nhỉ?
Ừ.
Vì vậy, bạn biết rằng bạn đã tạo ra một biểu hiện khuôn mặt tốt hoặc một biểu hiện nỗi buồn tốt khi bạn thực sự bắt đầu rơi nước mắt.
Họ đã tìm thấy rằng khi trẻ sơ sinh muốn được chú ý, chúng sẽ làm môi dưới trề ra vì chúng ta thấy điều đó khá dễ thương, đúng không?
Khi trẻ sơ sinh làm như vậy, chúng ta sẽ nghĩ, ôi, chúng ta cần giúp bạn.
Vì vậy, thực sự điều đó là một phần tiến hóa, khi chúng ta làm như vậy, đó thực sự là một cách để chúng ta nhận được sự trợ giúp.
Vì vậy, khi tôi thấy biểu hiện nhăn mặt xuống, bạn biết đấy, miệng kéo xuống một biểu hiện nhăn mặt xuống, tôi biết rằng có điều gì đó đang xảy ra với họ.
Và tôi cẩn thận với điều này tại nơi làm việc, đặc biệt.
Đó là sự đồng cảm, lòng từ bi hoặc tạo không gian.
Như nếu ai đó đang trải qua điều gì đó tại nơi làm việc, bạn không muốn luôn luôn như, ừ, hãy kể cho tôi về cuộc ly hôn của bạn.
Đi đi và kể cho tôi về điều đó.
Không.
Bạn có thể muốn nói, này, nếu đây không phải là thời điểm tốt cho một cuộc họp, chúng ta có thể lên lịch lại.
Chúng ta không cần phải làm điều này ngay bây giờ.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng không gian đôi khi là điều tốt nhất.
Hoặc tôi có thể giúp gì không?
Nhưng thật khó để phân biệt.
Thật khó để phân biệt.
Vậy nên bạn chỉ cần hỏi thôi.
Ừ.
Và tôi nghĩ như đó là sai lầm mà mọi người mắc phải khi chúng ta mã hóa cảm xúc là họ nghĩ rằng họ phải hoàn toàn dựa vào cách đọc của riêng họ.
Không.
Nếu bạn thấy một biểu hiện mà bạn không biết nghĩa là gì, hãy nói, này, mọi chuyện ổn chứ?
Bạn có ổn không?
Bạn muốn nói gì với tôi không?
Như hỏi rõ ràng bất kể cảm xúc là gì, dù tốt hay xấu, đều là điều tốt.
Một mẹo nhỏ tôi cũng sử dụng, nếu bạn muốn làm ai đó bình tĩnh lại và bạn không chắc điều gì đang làm họ lo lắng, hãy nêu một cảm xúc mà bạn nghĩ là gì và để họ sửa bạn.
Vì vậy, tôi thường sử dụng từ buồn bã vì mọi người gần như luôn sửa bạn.
Vì vậy, tôi sẽ nói, bạn đang buồn bã à?
Không, tôi không buồn bã.
Tôi đang tức giận.
Ồ, tốt.
Giờ chúng ta ít nhất đang cùng một quan điểm.
Tôi biết rằng bạn đang tức giận.
Thú vị.
Và điều đó thực sự hoạt động tốt.
Đôi khi điều đó khiến mọi người khó chịu một chút.
Ừ, nhưng ít nhất bạn sẽ nhận được sự thật.
Đúng.
Nó bắt đầu cuộc hội thoại.
Ừ.
Và nó giúp bạn có được sự thật về việc họ thực sự đang cảm thấy gì.
Được rồi.
Chúng ta đã làm những điều đó.
Sự khinh miệt.
Sự khinh miệt và sự ngạc nhiên, tôi tin rằng là hai điều cuối cùng.
Vì vậy, chúng ta sẽ làm sự khinh miệt sau cùng.
Sự ngạc nhiên là một khía cạnh rất dễ hiểu.
Thực tế thì đây là dạng biểu hiện vi mô dài nhất vì chúng ta cần nhìn thấy từ xa.
Vì vậy, chúng ta thường phải mở rộng nó ra càng nhiều càng tốt.
Sự ngạc nhiên không phải là tích cực hay tiêu cực.
Điều quan trọng nhất về sự ngạc nhiên là sự khác biệt giữa sự ngạc nhiên và nỗi sợ hãi.
Đây là lý do.
Nếu tôi nói với bạn, bạn có biết về email sẽ được gửi vào thứ Hai tới toàn bộ đội không?
Sự ngạc nhiên, tôi không biết gì cả.
Ngược lại với nỗi sợ hãi, tôi không biết.
Vì vậy, sự ngạc nhiên và nỗi sợ hãi rất quan trọng khi bạn cố gắng đánh giá xem ai đó có biết điều gì đó hay không?
Điều này cũng rất hiệu quả với trẻ em và thanh thiếu niên.
Bởi vì chúng không giỏi trong việc che giấu cảm xúc.
Chúng thực sự không giỏi trong việc này.
Vì vậy, nếu bạn hỏi, bạn có lấy điện thoại của tôi không?
Có thể là không hoặc có thể là có.
Đúng không?
Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng, nếu tôi nói với bạn một câu mà tôi thấy hay nhất với trẻ em cũng là việc gật đầu.
Đưa ra tín hiệu gật đầu rất hiệu quả với trẻ em và những người bạn đời.
Bạn không nghe điều này từ tôi.
Khi chúng ta gật đầu “có” trong nền văn hóa này, nó có nghĩa là “có”.
Khi gật đầu “không”, nó có nghĩa là “không” theo chiều ngang.
Với một đứa trẻ, bạn có thể dễ dàng hỏi, bạn có muốn đi chơi ở công viên không hay muốn ở lại đây?
Thường thì chúng sẽ chọn điều mà bạn liên tưởng với các tín hiệu tích cực vì chúng đang đọc tín hiệu của bạn để tìm ra lựa chọn tốt hơn.
Vì vậy, với các con của tôi, tôi sẽ hỏi, bạn có muốn mặc cái áo này hay cái áo kia?
Và tôi sẽ thể hiện sự ghê tởm và chúng sẽ nói, ồ, cái này rõ ràng rồi.
Vì vậy, bạn cũng có thể liên kết các tín hiệu nếu bạn muốn khuyến khích ai đó đưa ra lựa chọn.
Nếu bạn biết rằng cả hai lựa chọn là như nhau, đúng không?
Điều này hoạt động rất tốt với trẻ em.
Được rồi, cái cuối cùng là sự khinh bỉ.
Sự khinh bỉ là sự khinh thường, coi thường, bi quan.
Nó thể hiện sự vượt trội, và đó là lý do tại sao nó lại nguy hiểm đến vậy.
Khi một người cảm thấy khinh bỉ, họ thường cảm thấy mình tốt hơn bạn, hiểu biết hơn bạn hoặc nghĩ rằng họ đúng hơn bạn.
Trong các mối quan hệ hôn nhân, điều này đặc biệt gây tổn hại.
Tiến sĩ John Gottman đã phát hiện rằng khi ông quan sát các video im lặng của một cặp đôi,
ông có thể đoán với độ chính xác 93.6% rằng cặp đôi đó sẽ ly hôn trong vòng 30 năm,
nếu một trong hai người thể hiện sự khinh bỉ đối với người còn lại.
Cơ bản là, nếu bạn đang trong một mối quan hệ và một người khinh thường người kia,
họ thể hiện một nụ cười không đối xứng, sự khinh bỉ là một nụ cười một bên hoặc một nụ cười mỉa mai.
Đúng không?
Nếu họ thể hiện điều đó, có nghĩa là họ cảm thấy tốt hơn người kia.
Và nếu điều đó không được giải quyết, nó sẽ âm ỉ và phát triển thành sự thiếu tôn trọng và thù hận.
Vì vậy, Gottman tìm kiếm sự khinh bỉ vì ông biết nếu một người trong cặp đôi cảm thấy khinh bỉ người còn lại,
họ cảm thấy tốt hơn người đó.
Và điều đó không phải là một cuộc hôn nhân công bằng.
Có phải đó là cách duy nhất mà nó xuất hiện?
Nụ cười mỉm là cách đáng tin cậy nhất mà sự khinh bỉ có thể xuất hiện.
Đúng chứ.
Đo lường được.
Đúng không?
Còn hành động lăn mắt thì sao?
Bạn biết đấy, hành động lăn mắt có thể có chút ngớ ngẩn.
Nhưng, khá là… Sự khinh bỉ, bất kể bối cảnh nào, đều không tốt.
Đúng không?
Nếu ai đó nói, tôi không nghĩ vậy.
Bạn biết họ cảm thấy mình tốt hơn.
Đó không bao giờ là một điều tốt.
Một hành động lăn mắt, bạn có thể nói, ồ, bạn đang thật sự ngớ ngẩn.
Đúng không?
Vì vậy, sự khinh bỉ là biểu hiện mà bạn không muốn vô tình thể hiện trong ảnh đại diện của mình.
Vì vậy, hãy tránh thể hiện một nụ cười không đối xứng.
Và thứ hai, nếu ai đó đang cho bạn thấy sự khinh bỉ, bạn cần phải xây dựng lại mối quan hệ.
Bây giờ, bạn không biết sự khinh bỉ đó đến từ đâu.
Nó có thể liên quan đến bạn.
Nó có thể liên quan đến một mối quan hệ.
Nó thậm chí có thể liên quan đến sự khinh bỉ bản thân.
Đúng không?
Nhưng bạn muốn ngay lập tức hỏi, chuyện gì đang xảy ra?
Bạn đang cảm thấy như thế nào?
Có điều gì đang chạy trong đầu bạn?
Bạn có câu hỏi nào cho tôi không?
Để đảm bảo bạn đang giải quyết bất kỳ lý do nào cho sự khinh bỉ đó để nó không âm ỉ.
Nhưng nó sẽ xây dựng, đúng không, trong các mối quan hệ?
Nó sẽ phát triển.
Bạn có nghĩ có khả năng quay lại không?
Bởi vì mọi người sẽ nghĩ về những người mà họ biết trong cuộc sống của mình.
Và sẽ có một số mối quan hệ mà họ đã xây dựng sự khinh bỉ theo thời gian.
Vì vậy, ngay khi bạn gặp lại người này, bạn đã có chút căng thẳng.
Bạn có thể đã cười mỉm, lăn mắt, bất kể gì.
Cách duy nhất, cách duy nhất là có những trải nghiệm chung.
Nói chuyện nhiều thường không giải quyết được.
Bạn có thể nói chuyện nhiều hơn.
Nhưng nếu bạn có những trải nghiệm chung, nơi bạn đang tạo ra oxytocin hoặc adrenaline,
bạn đang cùng làm một điều mới mà cả hai đều hơi đáng sợ,
nó tạo ra tất cả các loại kết nối hóa học và mối liên kết.
Và đó là lý do tại sao đôi khi khi mọi người tham gia một khóa tu cho các cặp đôi hoặc một chuyến đi lớn cho các cặp đôi,
nó sẽ làm mới họ.
Nó thực sự làm mới họ về mặt hóa học.
Nếu bạn đang thể hiện sự khinh bỉ, bạn có thể thiếu tôn trọng người đó.
Bạn phải tham gia vào các hoạt động chung nơi bạn có thể xây dựng lại sự tôn trọng.
Chúng ta có thể thay đổi không?
Chúng ta có thể không?
Tôi đoán đây là một câu hỏi mà nhiều người, à, nó rất cơ bản khi học hỏi từ bạn
và lắng nghe bạn là niềm tin sâu sắc rằng chúng ta có thể thay đổi con người của mình.
Bởi vì rất nhiều người trong chúng ta nghĩ rằng chúng ta bị mắc kẹt trong tính cách của chính mình.
Và rằng chúng cứng nhắc và đến từ chấn thương, tuổi thơ, di truyền của chúng ta.
Nhưng liên quan đến tính cách của tôi, có vẻ như, tính cách là gì?
Và tôi có thể thay đổi tính cách của mình không?
Tôi có nên thay đổi tính cách của mình không?
Bạn có thể thay đổi một phần nào đó tính cách của mình.
Đó có thể không phải là câu trả lời bạn muốn.
Nhưng họ thực sự đã nghiên cứu điều này.
Và khi bạn nhìn vào tính cách, nó được hình thành từ năm thuộc tính chính được gọi là OCEAN:
Sự mở lòng, tính cẩn trọng, sự hướng ngoại, sự đồng cảm và tính dễ bị kích thích.
Mỗi người trên hành tinh này đều có năm thuộc tính này, và chúng nằm trên một phổ, cao, trung bình hoặc thấp.
Các thuộc tính này phần nào di truyền, phần nào là di truyền.
Vì vậy, có một phần di truyền của chúng ta mà chúng ta không thể thay đổi.
Ví dụ, các đặc điểm tính cách có thể di truyền từ 42% đến 57%, nghĩa là một phần trong số đó thực sự là gen của chúng ta thể hiện. Nhưng điều đó vẫn cho chúng ta một khoảng không gian khá lớn. Điều tôi thích tập trung vào là nếu bạn ít tính thần kinh (neuroticism), tức là bạn vốn lo lắng, bạn không thể trở thành người ít lo lắng, bạn không thể trở nên cực kỳ thần kinh. Sự thay đổi này là quá lớn. Nhưng bạn có thể có khả năng nâng lên mức trung bình nếu bạn muốn. Hoặc nếu bạn có tính thần kinh cao, bạn có thể hạ xuống mức trung bình. Vậy bạn có, giả sử, 30% đến 40% tiềm năng để thay đổi. Nếu bạn muốn thay đổi cách suy nghĩ, mục tiêu hoặc tính cách của mình, bạn có khoảng 30% đến 40%, tôi nghĩ, tự do để phát triển hoặc thay đổi theo cách mà bạn muốn nếu bạn có mục đích.
Bạn có thể cho tôi định nghĩa của năm điều đó được không?
Được chứ.
Vậy, sự cởi mở.
Sự cởi mở là mức độ tò mò của bạn, mức độ sẵn sàng tham gia vào những trải nghiệm mới của bạn, mức độ sáng tạo của bạn. Những người rất cởi mở. Thực ra, tôi có các đặc điểm tính cách của bạn.
Ồ không. Bạn có sẵn sàng xem chúng không?
Tôi sẵn sàng.
Vậy bạn rất cởi mở, mức độ cởi mở cao nhất mà bạn có thể có.
Điều đó có nghĩa là gì?
Rất cởi mở có nghĩa là bạn yêu thích những điều mới mẻ. Bạn thích thử nghiệm những điều mới. Tôi nghĩ đó là lý do bạn sẵn sàng kết nối với những người mới trong bối cảnh này. Bạn thích có những câu hỏi mới. Những người rất cởi mở thường rất tò mò.
Được rồi.
Ngược lại là ít cởi mở.
Những người ít cởi mở yêu thích thói quen, truyền thống và thói quen.
Jack vừa nói tôi là một người thích kiểm soát.
Ừ.
Kiểm soát không liên quan đến sự cởi mở.
Được. Đúng.
Như là bạn sẵn sàng di chuyển khắp nơi. Bạn sẵn sàng gặp nhiều người mới.
Những người ít cởi mở muốn mọi thứ đều giống nhau. Họ không muốn du lịch. Họ không muốn trải nghiệm những điều mới.
Lý do cho điều này thực ra là họ đã phát hiện ra rằng những người rất cởi mở có một dạng gen gọi là DRD4, nghĩa là khi họ trải nghiệm điều gì đó mới, họ nhận được một lượng dopamine lớn hơn.
Đó là lý do tại sao những người cực kỳ cởi mở lại thích cảm giác hồi hộp. Họ luôn tìm kiếm những trải nghiệm mới vì họ muốn có cảm giác dopamine đó. Họ thực sự nhận được nhiều dopamine hơn khi thử nghiệm những điều mới.
Những người ít cởi mở có ít dopamine hơn cho các trải nghiệm mới. Vậy họ tự hỏi tại sao họ lại phải đi du lịch khi họ có một thiết lập hoàn hảo ngay tại đây?
Tôi nghĩ điều thực sự quan trọng về tính cách là không có gì là xấu. Không có gì là sai. Chúng ta muốn sự đa dạng về tính cách vì những người rất cởi mở, họ khám phá. Họ là những người thử nghiệm tất cả những điều mới mẻ. Những người ít cởi mở tôn trọng truyền thống và nghi lễ của chúng ta.
Vậy trong việc tìm kiếm một đối tác.
Rất quan trọng.
Nếu tôi đang hẹn hò ngay bây giờ, tôi có thể sẽ yêu cầu người hẹn hò làm một bài kiểm tra tính cách để chúng ta có thể xem liệu chúng tôi có phù hợp không.
Tôi đã đưa ra bài kiểm tra này miễn phí.
Vì vậy, tôi có một bài kiểm tra tính cách. Nó có sẵn miễn phí. Tôi nghĩ mỗi người đều nên làm bài kiểm tra này, biết về tính cách của chính mình, và cũng biết tính cách của bạn thân, tính cách của đối tác.
Bạn sẽ tìm kiếm điều gì?
Được rồi.
Vậy tôi biết điều gì phù hợp thực sự tốt với nhau.
Một người rất cởi mở và một người ít cởi mở sẽ gặp khó khăn.
Đúng.
Vậy một người thích mạo hiểm, muốn thử những điều mới, những trải nghiệm mới, trái ngược với một người chỉ muốn ngồi ở nhà và làm những điều cũ, đi đến cùng một nhà hàng.
Vâng.
Vậy hãy nói về điều này rất thực tế.
Tôi biết rất nhanh.
Vì vậy, vâng, bạn có thể hy vọng rằng mọi người sẽ làm bài kiểm tra và sau đó xem kết quả. Bạn có thể thực sự chụp màn hình và xem.
Nếu bạn không chắc chắn, hãy hỏi ai đó, bạn thường làm gì cho bữa trưa?
Một người rất cởi mở sẽ nói, ôi, tôi thích thử những địa điểm mới. Họ luôn gọi món đặc biệt mỗi lần.
Một người ít cởi mở muốn đến cùng một nhà hàng với cùng một nhân viên phục vụ, gọi cùng một món ăn, và họ sẽ không bao giờ thử món đặc biệt, sao phải mạo hiểm?
Cách tiếp cận rất khác nhau.
Điều tương tự diễn ra trong một mối quan hệ, mỗi bữa ăn, họ sẽ gặp vấn đề.
Thực sự dễ dàng nếu bạn có cùng mức độ tiếp cận với những trải nghiệm mới.
Những người khởi nghiệp, trong vai trò lãnh đạo, những lãnh đạo tốt thường có mức độ cởi mở cao hơn.
Vì vậy, điều đó hợp lý với bạn rằng bạn rất cởi mở vì bạn sẵn sàng thử những điều mới.
Bạn sẵn sàng mạo hiểm vì những điều tốt đẹp.
Bạn sẵn sàng nói, được, tôi sẽ mạo hiểm ý tưởng mới này để xem liệu nó có hoạt động hay không.
Tôi thích mạo hiểm vì những điều tốt đẹp.
Tôi biết.
Và đó là vì bạn đang hướng tới việc có nhiều dopamine hơn.
Tuy nhiên, những người khởi nghiệp rất cởi mở thường có hội chứng thích những thứ lấp lánh, nơi họ liên tục theo đuổi những ý tưởng mới.
Không.
Và điều đó không phải lúc nào cũng hoạt động.
Không, không phải tôi.
Được.
Tôi đang đùa, tất nhiên.
Vì bạn làm điều đó, đúng không?
Vâng, chính xác.
Và điều đó có thể rất phân tâm.
Vì vậy, nếu bạn làm việc với một lãnh đạo rất cởi mở, bạn có thể sẽ cảm thấy cực kỳ thất vọng.
Họ liên tục muốn thử những dự án mới.
Bạn có nghĩ nếu tôi xây dựng một công ty, tôi nên tìm những người có mức độ cởi mở tương đương với tôi không?
Hay tôi nên tìm kiếm những người cân bằng trái ngược?
Thế thôi.
Ôi Chúa ơi, họ sẽ làm tôi thất vọng.
Họ sẽ làm bạn thất vọng, nhưng họ sẽ giữ bạn ở mức kiểm soát.
Đúng.
Như vậy, bạn không bao giờ nên có CFO là người rất cởi mở.
Đúng.
Thật sự đúng.
Thật thú vị.
Đúng không?
Vì vậy, những người tốt nhất, sự đa dạng trong tuyển dụng là rất quan trọng trong tính cách.
Sai lầm tôi thấy trong doanh nghiệp, vì tôi thực hiện các khóa đào tạo về tính cách cho các công ty, là các quản lý thuê những người có cùng tính cách của họ.
Và họ đều gặp phải những vấn đề giống nhau.
Họ không bao giờ có thể triển khai.
Và điều đó đưa tôi đến tính cẩn thận (conscientiousness).
Vâng.
Tính cẩn thận là nơi tôi nghĩ rằng các đối lập thu hút nhau.
Đây là nơi tôi nghĩ rằng điều đó hoạt động.
Tính cẩn thận là cách bạn tiếp cận chi tiết.
Vì vậy, những người có tính cẩn thận cao yêu thích, như tôi có tính cẩn thận cao.
Tôi thích sắp xếp theo thứ tự chữ cái.
Tôi thích mã hóa màu sắc.
Văn phòng phẩm làm tôi rất hạnh phúc.
Tôi thích giấy ghi chú và hồ sơ.
Tôi thích những chiếc túi có 15 ngăn khác nhau.
Bạn có đang mất hứng không?
Ừ.
Bạn đã mất hứng rồi.
Ừ.
Bởi vì bạn có tính cách trung bình.
Ừ.
Ý tôi là, xin lỗi, bạn có sự tận tâm trung bình.
Ý tôi là, tất cả những điều bạn vừa mô tả, tôi hoàn toàn không có bất kỳ điều nào trong số đó.
Đúng, vì bạn có tính cách trung bình.
Nhưng tôi thích chi tiết trong công việc.
Cụ thể, tôi muốn công việc được hoàn thiện và cả chúng ta đều chú trọng vào những chi tiết.
Nhưng tôi không tổ chức theo cách mà bạn vừa mô tả.
Đúng vậy.
Và bạn cũng không làm tất cả các chi tiết.
Không.
Đúng.
Bạn có một đội ngũ làm những chi tiết rất khó trong nghiên cứu hoặc biên tập vì bạn có thể làm, nhưng bạn không phải là người siêu, siêu tận tâm.
Tôi thì siêu, siêu tận tâm.
Vì vậy tôi rất thích chi tiết.
Tôi có một lịch trình mã màu cho gia đình mình, chẳng hạn.
Tôi là người duy nhất nhìn vào nó.
Tôi ước mình giống như vậy hơn.
Vì vậy, những người thành công cao thường có tính tận tâm cao hơn.
Và điều này là điều chúng ta phải ghi nhớ, họ đã nghiên cứu vấn đề này.
Hai người ít tận tâm trong một cuộc hôn nhân có nhiều vấn đề tài chính hơn.
Đúng.
Vì vậy thật không may, đây là một nơi mà tính tận tâm cao có thể giúp bạn rất nhiều trong hôn nhân, trong tài chính, trong kinh doanh.
Nhưng mức trung bình cũng không tệ.
Vì vậy, nếu bạn có mức thấp, bạn có thể làm việc để nâng cao tính tận tâm của mình bằng cách sử dụng công cụ, đào tạo, sách về thói quen.
Đó là lý do tại sao sách về thói quen luôn có trong danh sách bán chạy.
Bởi vì tất cả những người có tính tận tâm thấp và trung bình trên thế giới đều biết, ôi, nếu tôi muốn thành công, tôi chỉ cần có thêm thói quen.
Nhân tiện, trong buổi hẹn hò đầu tiên với Ashley và Kendrick, Ashley nói rằng cô ấy có một bảng tính cho cách cô ấy dành thời gian trong ngày.
Và anh ấy đã khá ngạc nhiên, ôi, một bảng tính?
Và cô ấy đã thể hiện trong câu trả lời đó rằng cô ấy rất tận tâm.
Điều này thật tốt để biết trong một mối quan hệ mới là ai đó có tính tận tâm cao hay thấp.
Một người có tính tận tâm cao, họ sẽ không bao giờ đến muộn, nhưng họ rất tức giận nếu bạn đến muộn.
Vì vậy, điều rất tốt là biết tính tận tâm của đội ngũ và của bạn đời của bạn để bạn có thể dự đoán hành vi của họ tốt hơn.
Có yếu tố nào về sự đa dạng thần kinh ở đây không?
Bởi vì tôi đang nghĩ nếu ai đó có ADHD hay…
Đúng, tôi nghĩ rằng họ đang nghiên cứu điều này hiện tại.
Tôi nghĩ sự đa dạng thần kinh, có những xu hướng tính cách liên quan đến điều đó.
Tôi không biết chính xác những xu hướng đó là gì, nhưng tôi biết rằng họ đang xem xét cách mà cộng đồng đa dạng thần kinh đối phó với tính tận tâm hoặc sự mở lòng.
Tôi cũng biết rằng, chẳng hạn, những người đa dạng thần kinh có một phản ứng hóa học khác nhau ngay cả với việc giao tiếp bằng mắt.
Vì vậy, như tôi đã nói nhiều về việc giao tiếp bằng mắt, nhưng tôi phải rất ý thức rằng đối với cộng đồng đa dạng thần kinh, giao tiếp bằng mắt khó khăn hơn với họ.
Điều này là bởi vì khi họ kết nối, họ muốn xử lý và suy nghĩ.
Vì vậy, sẽ rất khó khăn và gây xao nhãng cho họ nếu họ đang giao tiếp bằng mắt.
Vì vậy có rất nhiều cách mà họ có phản ứng khác đối với một tương tác hoặc một kết nối.
Được rồi, sự hướng ngoại.
Vì vậy, đây là điều mà tôi gọi là đứa trẻ ngầu trong tính cách, rằng mọi người đều nói về người hướng ngoại và người hướng nội, nhưng thực sự thì người trung gian thú vị hơn rất nhiều đối với tôi.
Và hầu hết mọi người là người trung gian.
Họ rơi vào đâu đó giữa người hướng ngoại và người hướng nội.
Người hướng nội lấy lại năng lượng từ việc ở một mình.
Người hướng ngoại lấy lại năng lượng từ việc ở bên người khác.
Người trung gian có thể tăng cường năng lượng hướng ngoại, nhưng họ cần nhiều thời gian để phục hồi.
Như tôi đã ngủ khoảng 11 giờ đêm qua để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn này, đúng không?
Tôi biết rằng sẽ có nhiều thời gian tương tác căng thẳng.
Vì vậy tôi muốn có nhiều thời gian nằm nghỉ trước khi đi ngủ vì tôi là người trung gian có xu hướng về phía hướng nội.
Tôi lấy lại năng lượng từ những người phù hợp, nhưng tôi không thể tham gia nhiều vào các hoạt động xã hội.
Bạn có như vậy khi không có máy quay?
Nếu tôi hỏi chồng bạn rằng bạn như thế nào khi, nếu tôi bảo chồng bạn, hãy thể hiện một hình ảnh về Vanessa, hãy cho tôi biết hình ảnh đó trông như thế nào.
Vanessa ở nhà.
Sẽ như vậy, nhưng kỳ quặc hơn.
Như tôi là một người kỳ quặc ở nhà, nhưng nó sẽ hoàn toàn giống như vậy, nhưng lớn hơn vì ở nhà tôi thực sự thoải mái.
Như tôi là một người mẹ ngốc nghếch.
Như với các cô con gái của tôi, tôi hóa trang thành khủng long.
Tôi thực hiện các điệu nhảy.
Như tôi rất ngốc nghếch ở nhà.
Có thể anh ấy sẽ nói lớn hơn nếu bạn hỏi anh ấy.
Lớn hơn?
Ừ.
Như sinh động hơn.
Bạn sinh động hơn.
Ôi trời.
Bạn nghĩ tôi sinh động như vậy sao?
Tôi nghĩ bạn khá sinh động.
Ôi trời.
Tôi thậm chí còn sinh động hơn khi ở nhà.
Thật vậy sao?
Ừ.
Bởi vì tôi cảm thấy thoải mái hơn.
Được rồi.
Tôi đang diễn kịch với các cô con gái.
Như tôi sẽ hát toàn bộ nhạc phim Frozen.
Tôi sẽ không làm điều đó cho bạn ở đây, nhưng ở nhà tôi sẽ làm.
Chúng ta có bao nhiêu tập để thực hiện trước khi bạn hát nhạc phim Frozen?
Một tỷ.
Được rồi.
Không ai sẽ ở bên chúng ta nếu chúng ta thực hiện một tỷ tập.
Được rồi.
Vì vậy sự hướng ngoại là quan trọng.
Bây giờ điều này cũng xảy ra trong buổi hẹn hò khi anh ấy nói, tôi là người hướng ngoại siêu.
Và cô ấy nói, ôi, tôi không ra ngoài nhiều.
Điều này cũng có thể là một vấn đề trong một mối quan hệ.
Nếu ai đó rất hướng ngoại, họ cần nhiều thời gian bên người khác hơn so với ai đó rất hướng nội.
Họ không muốn có thời gian xã hội.
Điều đó tạo ra căng thẳng liên tục trong một mối quan hệ.
Bạn cũng có các vai trò trong một công ty mà tôi sẽ nhận thấy rằng mọi người sẽ thuê cho một vai trò mà vai trò đó yêu cầu phải hướng ngoại.
Chẳng hạn, nếu bạn đang làm trong lĩnh vực bán hàng, bạn không thể là người hướng nội.
Thật khó khăn để là người hướng nội vì bạn phải thực hiện cuộc gọi lạnh.
Bạn sẽ phải bắt chuyện và xây dựng mối quan hệ.
Bạn phải thích những sự kiện kết nối đó.
Vì vậy, điều quan trọng là phải xem xét tính cách lý tưởng cho vai trò này.
Vì vậy, chẳng hạn, tôi có những vai trò trong công ty của mình mà tôi thực sự không muốn một người hướng ngoại.
Như tôi không muốn bạn tán gẫu.
Tôi không muốn bạn xã giao.
Như tôi muốn bạn cực kỳ tận tâm và thật sự thẳng thắn.
Chúng tôi đã gặp tình huống này, nơi tôi phải sa thải một người vì cô ấy muốn trò chuyện quá nhiều. Và tôi đã bảo, tôi không thể. Tôi không thể trò chuyện. Tôi không, tôi không có khả năng để trò chuyện. Tôi chỉ muốn, hãy, hãy làm việc bên nhau, nhưng đừng nói chuyện với tôi. Kiểu như không thật sự. Bạn hiểu ý tôi chứ? Bạn biết tôi đang nói gì không? Nơi mà tôi biết đội ngũ của chúng tôi không đủ hướng ngoại cho cô ấy. Và vì vậy bạn muốn rất cẩn thận khi tuyển dụng cho một vai trò phù hợp với tính cách của mình. Nên những người hướng ngoại. Được rồi. Thú vị. Và nhân tiện, um, những lãnh đạo tốt nhất thường là những người hướng ngoại mạnh mẽ. Tôi thấy điều này. Những người hướng ngoại mạnh mẽ. Ừm. Tôi thì sao? Bạn ở giữa. Hai sao trên ba. Ừ, ở giữa. Ở giữa. Thật hợp lý. Tôi nghĩ rằng nếu bạn ra ngoài xã giao nhiều hơn, điều đó có thể giúp cho công việc của bạn, nhưng cũng có thể không, có thể sẽ khiến bạn bị phân tâm. Hừm. Nhưng đó là điều mà nghiên cứu cho thấy. Tôi nghĩ nếu tôi hướng ngoại nhiều hơn, tôi sẽ là một nhà lãnh đạo tốt hơn, tốt hơn. Tôi nghĩ công việc của tôi sẽ thành công hơn vì tôi nghĩ tôi sẽ thấy dễ dàng hơn trong việc hình thành các mối quan hệ mới và, bạn biết đấy. Và chúng ta có thể thúc đẩy điều đó cho bạn, nhưng bạn không thể hoàn toàn thay đổi, đúng không? Như chúng ta có thể tăng cường tính hướng ngoại của bạn, nhưng điều đó sẽ cần rất nhiều năng lượng. Đó là điều mà chúng ta có thể thay đổi bất cứ điều gì mà chúng ta muốn, nhưng có thể bạn chỉ có thể thay đổi ở mức 30 đến 40%. Điều đó sẽ tốn rất nhiều năng lượng. Tuy nhiên, câu hỏi là bạn có muốn làm điều đó không? Được rồi. Tính dễ chịu. Tính dễ chịu là điều khó nhất để đạt được. Tính dễ chịu là cách bạn tiếp cận làm việc nhóm. Những người rất dễ chịu muốn mọi người thích họ và thường nói “có” với mọi thứ. Họ dễ chịu. Vậy vấn đề với những người dễ chịu trong một đội là bạn yêu cầu họ làm gì đó và họ sẽ nói, “ô, chắc chắn, có.” Ồ vâng, tôi biết những người đó. Nhưng họ không nên nói có. Vâng. Và đó là vì họ muốn được yêu thích đến mức họ gặp khó khăn với việc làm hài lòng người khác và các ranh giới. Họ không có đủ giá trị trong các ranh giới của chính mình. Họ sẽ nói có với bất cứ điều gì, nhưng rồi họ không thể thực sự làm được. Bạn phải cẩn thận với một người rất dễ chịu vì họ thường cam kết quá mức. Vâng. Tôi thường thấy những người rất dễ chịu. Họ, đặc biệt là trong bối cảnh kinh doanh khi bạn đang cố gắng xác định câu trả lời đúng. Vì vậy bạn có một vấn đề và bạn đang cố gắng xác định câu trả lời đúng. Bạn không bao giờ kết thúc việc hỏi họ vì họ sẽ nói những gì họ nghĩ bạn muốn nghe hoặc họ sẽ chỉ lấy bất kỳ ý tưởng nào của bạn. Bạn không bao giờ nhận được những phản hồi tốt từ một người dễ chịu. Chính xác. Không bao giờ nhận được sự trung thực. Vâng, vì họ không thể. Tôi có vấn đề với những người rất dễ chịu khi là bạn bè. Và điều đó là vì họ thường, tôi sẽ nói, “Này, bạn có muốn đi xem buổi hòa nhạc này trong hai tuần nữa không?” Ồ vâng. Và họ hủy cuộc gặp gỡ vào phút cuối. Luôn luôn. Ồ vâng. Bởi vì trong tâm trí họ, có thể, nhưng có lẽ không, nhưng họ sợ nói với tôi. Bạn không muốn CFO của mình dễ chịu. Không. Giờ, hãy nói về tính không dễ chịu. Những người không dễ chịu, họ thường mặc định từ chối. Họ rất hoài nghi. Họ thường không muốn, họ sẽ không làm gì vì muốn hòa hợp. Và vì họ mặc định từ chối, họ thường có thể là những kẻ giết mộng. Vâng. Vì vậy nếu bạn đang trong một bài thuyết trình hoặc một buổi diễn thuyết, họ sẽ nói, “Không, nó sẽ không bao giờ hoạt động.” Không, nó sẽ không bao giờ hoạt động. Hoặc bạn biết bạn đang ở với một người không dễ chịu nếu họ kiểm tra mọi điều bạn nói trên Google. Giờ, bạn phải biết khi nào cần tận dụng họ. Như tôi biết khi nào cần tận dụng những người không dễ chịu của tôi. Tôi biết khi nào tôi muốn đến với họ. Như chồng tôi có thể rất không dễ chịu. Thực tế, những nhà lãnh đạo thường không dễ chịu vì họ không thể nói “có” với mọi thứ. Họ phải sẵn sàng nói “không.” Họ phải sẵn sàng để mọi người tức giận với họ. Vì vậy tôi biết khi tôi đến với chồng mình cho một ý tưởng, tôi phải chuẩn bị, chuẩn bị cho việc giết mộng vì anh ấy sẽ khắt khe với tôi. Và điều đó thì tốt. Cái cuối cùng. Thích thú của tôi, tính nhạy cảm. Tính nhạy cảm là cách bạn tiếp cận sự lo lắng. Vì vậy bạn ở mức trung bình. Một người nhạy cảm cao là người hay lo lắng. Đây là tôi. Những người hay lo lắng tin rằng lo lắng là một khoản đầu tư vào việc ngăn ngừa thất bại. Vâng. Chúng ta lo lắng để bảo vệ bản thân. Và đây là điều thực sự quan trọng cần biết. Những người ít nhạy cảm rất ổn định về cảm xúc. Họ thường không lo lắng. Họ nói những điều như, “đừng lo lắng về điều đó” hoặc “mọi thứ sẽ ổn thôi.” Họ làm điều đó bởi vì họ thực sự có phản ứng hóa học khác đối với các sự kiện tiêu cực. Điều họ tìm thấy là những người nhạy cảm cao, như tôi, chúng tôi mang gen vận chuyển serotonin ở dạng ngắn. Serotonin khiến chúng tôi cảm thấy thoải mái. Nó khiến chúng tôi cảm thấy mọi thứ sẽ ổn. Những người nhạy cảm cao, chúng tôi sản xuất ít serotonin hơn và chậm hơn. Vì vậy, nếu có điều gì xấu xảy ra với tôi, giả sử tôi nhận được một email tồi. Adrenaline trong tôi tăng cao. Cortisol của tôi tăng cao. Tôi bắt đầu lo lắng. Cơ thể tôi phản ứng chậm với serotonin sẽ nói rằng, “không sao đâu. Mọi thứ sẽ ổn.” Vì vậy, tôi thực sự có phản ứng tiêu cực lâu hơn. Đó là lý do tại sao chúng tôi lo lắng. Những người nhạy cảm cao có cảm giác tiêu cực mạnh hơn so với những người ít nhạy cảm. Vì vậy trong một mối quan hệ, những người ít nhạy cảm sẽ hỏi, “Tại sao bạn lại lo lắng về điều này? Bạn cũng không thể làm gì về nó.” Và người nhạy cảm cao sẽ nói, “bởi vì nếu điều đó xảy ra, nó sẽ rất tồi tệ.” Và serotonin của tôi chưa hoạt động. Vì vậy chồng tôi là người ít nhạy cảm. Tôi là người nhạy cảm cao. Đây là một sự kết hợp tuyệt vời. Có định kiến giới tính nào ở đây không? Vâng. Phụ nữ thường có chỉ số nhạy cảm và dễ chịu cao hơn. Họ đã thực sự nghiên cứu sự khác biệt giữa các giới. Phụ nữ có chỉ số nhạy cảm và dễ chịu cao hơn nam giới. Nam giới cũng thường có chỉ số hướng ngoại cao hơn. Vì vậy phụ nữ thường có xu hướng lo lắng nhiều hơn. Vâng. Và đúng rồi, mọi người. Và thích làm hài lòng người khác. Vâng. Và nam giới thường ít lo lắng hơn và ít quan tâm đến việc làm hài lòng người khác hơn. Và thường hướng ngoại hơn, thường là như vậy.
Chúng tôi dành thời gian của mình để tuyển dụng tại Flight Story, vì tôi tin chắc rằng sự thành công của một doanh nghiệp liên quan trực tiếp đến khả năng tuyển dụng của bạn. Và việc tuyển dụng tốt hơn bắt đầu từ những hiểu biết thông minh hơn.
LinkedIn, nhà tài trợ cho podcast này, có một số dữ liệu tuyển dụng mạnh mẽ nhất có sẵn để giúp bạn xác định những ứng viên tốt nhất cho doanh nghiệp của mình. Nền tảng của họ thậm chí sẽ kết nối bạn với những người phù hợp với những gì bạn đang tìm kiếm, có thể nằm ngoài mô tả công việc và nhiều hơn ở những kỹ năng và sở thích độc đáo của họ.
Bởi vì ngày nay, việc tuyển dụng không chỉ đơn thuần là tìm kiếm người đủ tiêu chuẩn nhất, mà còn tìm kiếm người có kinh nghiệm, khả năng và sở thích phù hợp với sứ mệnh của công ty bạn. Và điều này cũng áp dụng cho những ứng viên không đang ứng tuyển vào công việc.
Trong bất kỳ tuần nào, có 171 triệu thành viên không tích cực tìm kiếm việc làm nhưng vẫn mở cửa cho những cơ hội mới. Tìm kiếm nhân viên tuyệt vời tiếp theo của bạn trên LinkedIn và bắt đầu ngay hôm nay bằng cách đăng công việc của bạn miễn phí.
Vì vậy, nếu tôi đang ngồi nghe cuộc trò chuyện này ngay bây giờ, và tôi ngồi cạnh ai đó, và tôi nghĩ rằng họ có thể là một người tâm thần tự mãn. Ôi không. Và tôi sẽ quay sang họ ngay bây giờ. Nếu bạn ngồi cạnh ai đó mà nghĩ rằng họ là một người tâm thần tự mãn, chỉ cần quay sang họ và nói, “Này, chúng ta nên làm bài kiểm tra tính cách trên trang web của Vanessa.”
Điểm số nào trên bài kiểm tra tính cách mà tôi nên tìm kiếm để xác định một người tâm thần tự mãn? Ôi trời ơi. Nó sẽ trông như thế nào? Được rồi, vì những người tâm thần tự mãn có xu hướng cao hơn về sự hướng ngoại. Họ thường rất thích có người xung quanh vì điều đó nuôi dưỡng bản tính tự mãn của họ. Một lần nữa, điều đó không có nghĩa là tất cả người hướng ngoại đều là người tâm thần tự mãn.
Tôi không biết về tính cẩn thận. Tôi không biết điều đó có tương quan không. Thường thì, những người tâm thần tự mãn có xu hướng thấp hơn về tính hòa nhã vì họ tin tưởng vào bản thân mình đến mức họ không cần người khác đồng ý với mình. Họ cảm thấy hoàn toàn ổn với bản thân. Thường thì họ cũng thấp hơn về sự lo âu vì họ không lo lắng. Họ nghĩ: “Mọi người đều thích tôi. Tôi rất tuyệt, tại sao tôi phải lo lắng?”
Và tôi không biết về sự cởi mở. May mắn thay, bất kể câu trả lời của họ là gì, bạn không phải quá lo lắng nhưng bạn cũng nên có một cuộc trò chuyện như thế này. Tôi thấy rằng bạn đang có chỉ số lo âu rất thấp, có nghĩa là bạn không lo lắng về mọi thứ. Khi nào điều đó có lợi cho bạn? Và khi nào điều đó không có lợi cho bạn?
Điều quan trọng nhất về tính cách là, trước tiên, phân tích bản thân, biết mình ở đâu. Thứ hai là phân tích người khác. Họ phù hợp với bạn như thế nào? Và bước cuối cùng là bạn tối ưu hay bạn thỏa hiệp? Một người tâm thần tự mãn sẽ không thỏa hiệp với bạn. Vì vậy, bạn sẽ phát hiện ra nếu họ là người tâm thần tự mãn, nếu khi bạn nói về những thỏa hiệp, họ sẽ không làm điều đó. Khi họ nói về việc họ lo âu, họ chưa bao giờ có vấn đề với điều đó. Ồ, hòa nhã của họ? Luôn luôn tuyệt vời. Ồ, sự hướng ngoại của họ? Họ hoàn hảo. Sự cẩn thận của họ? Họ làm mọi thứ đúng. Họ chưa bao giờ mắc sai lầm. Sự cởi mở của họ? Cách của họ là cách tốt nhất. Một người tâm thần tự mãn thường tin rằng các đặc điểm tính cách của họ là hoàn hảo.
Vì vậy, thực ra không phải là điểm số của họ. Mà là cách họ liên hệ với điểm số đó. Thú vị. Đó nên là tín hiệu đỏ. Và bạn đã nói ở đầu cuộc trò chuyện, một số đặc điểm tính cách có liên quan đến tuổi thọ.
Đúng vậy. Họ đã nghiên cứu điều này. Vì vậy, bạn muốn đoán xem đặc điểm tính cách nào sống lâu nhất không? Tôi sẽ nói nếu bạn có tính cẩn thận cao, thì bạn sẽ sống khá lâu. Hạng nhất. Vì bạn sẽ không mạo hiểm nhiều. Bạn sẽ không mắc sai lầm. Nhưng có một điều đứng thứ hai rất gần. Sức khỏe. Vì những người có tính cẩn thận cao rất giỏi về thói quen, tập thể dục, đánh răng, uống thuốc của họ. Và còn một điều nữa có liên quan đến tuổi thọ. Tôi sẽ nói rằng sự hướng ngoại cao. Có. Bởi vì bạn tạo ra nhiều bạn bè hơn. Đúng vậy. Bạn có một người bạn đời. Đúng vậy.
Vì vậy, nếu bạn là một người hướng ngoại cao, bạn có một hệ thống hỗ trợ. Bạn đầu tư vào hệ thống hỗ trợ của bạn. Và bạn nhận được một liều oxytocin và serotonin liên tục, điều này làm cho bạn cảm thấy thật tốt, khiến bạn cảm thấy thuộc về, điều này có nghĩa là bạn tìm kiếm mọi người khi cần giúp đỡ. Vậy ai mà bạn muốn tư vấn? Những người hướng ngoại sống lâu hơn? Vâng. Những người hướng ngoại và những người có tính cẩn thận cao sống lâu hơn. Bạn có muốn biết ai sống ngắn hơn không? Bạn đoán thử đi.
Bạn bảo tôi. Những người sống ngắn nhất, có tuổi thọ thấp nhất, là những người có tính lo âu cao. Chúng tôi lo lắng đến mức phát điên. Chúng tôi mắc nhiều căng thẳng mãn tính, nhiều lo âu và nhiều trầm cảm. Vì vậy, những người có tính lo âu gặp vấn đề. Và đây là tôi. Chúng tôi có vấn đề với serotonin của mình, đúng không? Serotonin rất phức tạp. Chúng tôi đang thực hiện nhiều nghiên cứu về điều này. Nếu tôi không sản xuất đủ serotonin, và tôi sản xuất nó chậm hơn, tôi sẽ có nhiều trải nghiệm tiêu cực hơn so với cùng một người trong phòng.
Nếu tôi đang trong một chiếc xe hơi, và chúng tôi gần như gặp tai nạn xe hơi, và tôi là người lo âu cao, điều đó ảnh hưởng đến tôi suốt cả ngày. Tôi cảm thấy bồn chồn và dễ kích động suốt cả ngày. Và mọi người đều nghĩ: “Bạn đang nói về cái gì vậy? Chúng ta thậm chí không gặp tai nạn.” Đó là bởi vì serotonin của họ đã hoạt động ngay lập tức, bắt đầu sản xuất, và họ nghĩ: “Ôi, chúng ta ổn.” Trong khi serotonin của tôi giống như một chiếc xe đang chậm lại và không ổn định. Giống như… Tôi biết những người như vậy. Tôi cảm thấy tiếc cho họ.
Đúng vậy. Và họ không sống lâu như vậy. Vì vậy, tôi đang làm việc rất, rất chăm chỉ trong cuộc sống của tôi, để một là tăng cường sự hướng ngoại của mình để có một hệ thống hỗ trợ thực sự mạnh mẽ, vì tôi biết điều này hỗ trợ tôi cả về tinh thần và tuổi thọ. Nhưng tôi cũng đang làm việc để cách ly tính lo âu của mình, giảm bớt sự lo lắng của mình, để biết rằng đó không phải là một khoản đầu tư vào việc phòng ngừa lo âu. Lo lắng hơn không ngăn được những điều tồi tệ xảy ra nhưng có khả năng phục hồi thì có.
Còn về sự lạc quan và bi quan thì sao? Bạn biết đấy, lạc quan không phải là một phần của phổ tính cách. Tuy nhiên, những người lo âu cao có xu hướng bi quan hơn, đúng không? Vì vậy, càng lo lắng, bạn càng nghĩ rằng những điều xấu sẽ xảy ra.
Bạn đã nghe về nghiên cứu đó chưa?
Một nghiên cứu vào năm 2015 cho thấy rằng khi nhìn vào kết quả xét nghiệm máu của những người hướng ngoại, họ có phản ứng miễn dịch mạnh mẽ hơn so với những người hướng nội.
Điều đó có hợp lý không?
Vì vậy, đối với những người hướng ngoại, có rất nhiều điều đang diễn ra.
Một là họ tiếp xúc với nhiều hệ thống miễn dịch khác nhau.
Họ thu được nhiều kháng thể hơn bằng cách tiếp xúc với các hệ thống miễn dịch khác nhau.
Nhưng hai, khi họ ở bên mọi người, họ cảm thấy hạnh phúc hơn.
Nếu bạn là một người hướng nội và bạn ở bên ai đó mà không vui và cảm thấy căng thẳng, hormone cortisol của bạn sẽ tăng lên.
Adrenaline của bạn cũng sẽ tăng lên.
Bạn sẽ không có thời gian vui vẻ như mong đợi.
Trong khi đó, một người hướng ngoại đang tiếp nhận tất cả năng lượng này, đang nhận được dopamine, điều này tiếp thêm sức mạnh cho họ, khiến họ cảm thấy tốt hơn, mạnh mẽ hơn.
Tôi đã đọc về một điều gì đó vài năm trước đây cũng cho thấy rằng nếu bạn có những kết nối xã hội mạnh mẽ, đó như một lớp cách ly khỏi căng thẳng.
Vâng.
Nếu bạn cô đơn và trải qua căng thẳng, bạn sẽ cảm thấy nó tồi tệ hơn về mặt sinh lý.
Đó là bảo hiểm cho căng thẳng.
Vâng.
Như việc đầu tư vào tình bạn của bạn, lý do tôi nói về điều này nhiều như vậy, đó chính là bảo hiểm cho căng thẳng.
Và nhân tiện, những người độc thân sống lâu, họ có thể dự đoán về những người độc thân sống lâu.
Vì vậy những người độc thân sống lâu thường có mức độ mở thấp.
Điều đó có nghĩa là gì?
Họ không muốn thử những điều mới.
Họ không muốn đến những nơi mới.
Họ không muốn đến những nhà hàng mới.
Họ sẽ không ra ngoài và gặp gỡ những người mới vì họ có mức độ mở thấp.
Mức độ hướng ngoại thấp.
Vì vậy họ không nhận được năng lượng từ việc ở bên mọi người.
Và họ cũng có mức độ cứng nhắc thấp.
Họ thậm chí không thể lên kế hoạch.
Đó là sự kết hợp ba yếu tố khiến bạn khó khăn trong việc gặp gỡ bạn bè, gặp gỡ mọi người vì bạn không nhận được năng lượng từ mọi người.
Bạn không cởi mở để gặp gỡ người mới.
Và bạn không thể kiên định trong việc cố gắng tạo thói quen để gặp những người mới.
Tập này rất quan trọng đối với những người đó vì điều đó có nghĩa là, A, bạn không đơn độc.
Có những người khác cũng như vậy.
Thứ hai, có thể đó là sự di truyền của bạn đang hoạt động.
Tôi nghĩ đôi khi mọi người cảm thấy chán nản về bản thân vì điều này.
Tôi nói, nhìn này, có thể đó là cách bạn được lập trình.
Bạn không được thiết lập để nhận được năng lượng từ mọi người.
Được rồi, chúng ta phải làm việc về điều đó.
Điều đó có nghĩa là chúng ta phải tìm những người phù hợp trong những tình huống phù hợp.
Vì vậy nếu tôi có người đó, tôi có nhiều người độc thân sống lâu là sinh viên của tôi.
Tôi nói, được rồi, chúng ta có thể làm điều này.
Chúng ta có thể làm điều này.
Được rồi, bạn không nhận được năng lượng từ mọi người.
Bạn là một người hướng ngoại ít.
Bạn lấy năng lượng từ đâu?
Đan len.
Được rồi.
Sách.
Tuyệt.
Đi bộ đường dài.
Tuyệt.
Thể thao mạo hiểm.
Tuyệt.
Đó là nơi tôi muốn bạn tập trung.
Tôi muốn bạn nhận năng lượng từ hoạt động, không phải từ mọi người.
Bằng cách đó, bạn nhận được tất cả những điều tốt đẹp từ hoạt động.
Gặp gỡ người trở thành một hiệu ứng phụ.
Và việc trở thành người hướng ngoại sẽ dễ hơn, để đối phó với sự hướng ngoại đó, vì bạn sẽ thấy, oh, họ đang tham gia cùng một hoạt động.
Và bạn thậm chí không cần phải mở rộng cao.
Bởi vì nếu bạn yêu thích thể thao mạo hiểm đó, hãy đến cùng một nơi mỗi tuần vào cùng một thời gian, nhưng làm điều đó ở khắp thành phố.
Bằng cách đó, lần đầu tiên sẽ khó khăn, nhưng đó sẽ là một nghi lễ.
Đó là một thói quen.
Và thì bất cứ ai đến mới, đó là ứng dụng của bạn.
Đó là người bạn mà bạn cần.
Vì vậy có nhiều cách để làm điều này.
Bạn chỉ cần đầu tư một chút vào nó.
Tôi thực sự tin rằng những người độc thân sống lâu có thể tìm thấy người của họ.
Họ chỉ cần tìm kiếm theo những cách đúng đắn.
Có quan trọng không khi tôi biết kiểu tính cách của người khác khi tôi gặp họ?
Khi bạn lần đầu gặp họ, bạn không cần phải biết tính cách của họ ngay lập tức.
Tuy nhiên, họ đã phát hiện ra rằng bạn có thể thấy nhiều đặc điểm tính cách từ một cái bắt tay.
Từ một cái bắt tay.
Vì vậy, nếu chúng ta bắt tay…
Tôi đang suy nghĩ quá nhiều bây giờ.
Anh ấy như không bắt tay tôi.
Tôi đã suy nghĩ quá nhiều vì tôi sắp làm…
Bạn sẽ làm gì?
Đừng làm gì điên rồ.
Được rồi, được rồi.
Như thể giả vờ rằng chúng ta vừa mới gặp nhau.
Chỉ cần giả vờ.
Giả vờ.
Ôi, rất vui được gặp bạn.
Được rồi, vì vậy những người hướng ngoại bắt tay chắc chắn hơn.
Tôi thường làm điều này.
Vì vậy đôi khi tôi làm như vậy.
Rất tốt.
Và đó thường là dấu hiệu của sự hướng ngoại.
Vì vậy, điều đó cho thấy rằng họ có một mức độ cao hơn một chút trên thang đo.
Chúng ta có thể nhận biết từ một cái bắt tay về độ chắc chắn, độ dài, số lần bơm tay xảy ra.
Tất cả những điều đó đều cho biết rằng cái não của chúng ta đang tìm hiểu tính cách của ai đó.
Vì vậy bạn thực sự có thể chú ý đến trực giác của mình.
Có thể điều đó là đúng.
Họ thậm chí đã tìm thấy điều kỳ lạ nhất…
Điều này thật kỳ lạ.
Họ đã thực hiện một nghiên cứu mà họ quan sát mọi người bắt tay.
Và họ đã quay video và phát hiện rằng trong phút sau khi bắt tay, gần như tất cả mọi người đều chạm vào mũi hoặc khuôn mặt của họ.
Và họ phát hiện rằng độ giãn nở của mũi họ tăng lên, có nghĩa là khi chúng ta bắt tay với ai đó, chúng ta như đang ngửi bàn tay của họ.
Như kiểu, tôi ngửi bạn.
Thật kỳ lạ.
Thật kỳ lạ.
Nhưng đó là điều mà chúng ta đang làm.
Bởi vì chúng ta đang sàng lọc điều gì đó về tính cách của họ.
Vì vậy có rất nhiều điều, tôi nghĩ, dưới bề mặt mà chúng ta thậm chí không nhận ra là đang diễn ra.
Như tôi thề rằng khi tôi bắt tay với một người nhút nhát và tôi ngửi bàn tay của mình, tôi cảm thấy hơi lo lắng một chút.
Thật không?
Có.
Như tôi không thích ở gần những người nhút nhát vì họ khiến tôi cảm thấy lo lắng.
Vâng, vâng, vâng.
Điều kỳ lạ nhất từng có.
Đó là một điều thật thú vị.
Như bạn nhận được một rung cảm từ mọi người khi bạn gặp họ.
Rung cảm đó là có thật.
Vâng, nó thật sự có, phải không?
Đó là ấn tượng đầu tiên.
Rung cảm đó thật sự rất có thật.
Vâng, đó là lý do tại sao tôi khuyến khích mọi người không nên đến những nơi mà họ cảm thấy không thoải mái vì mọi người sẽ nhận ra điều đó.
Hãy đến những nơi mà bạn phát triển.
Hãy tham gia vào các hoạt động, làm những điều mà bạn thực sự thích vì điều đó sẽ được thể hiện, sẽ ảnh hưởng đến rung cảm của bạn.
Điều này là rất đúng.
Tôi đã làm một điều gì đó tối hôm trước với cả đội. Bạn có nhớ cái điều mà chúng ta đã làm tối hôm trước không? Có lẽ tôi không nên nói ra. Nhưng tôi đã đến một nơi mà tôi cảm thấy rất không thoải mái. À, tại sao bạn lại làm vậy? Bởi vì họ bảo tôi phải đi. Vâng. Nhưng bạn không thích nó. Tôi ghét mỗi phút giây ở đó. Đúng vậy. Và tâm trạng của bạn chắc chắn là không tốt. Tôi đã nhìn bản thân trong những bức ảnh sau đó. Tôi nghĩ, trời ơi, bạn đang có một khoảng thời gian tồi tệ. Vâng. Bạn thực sự không muốn ở đó. Bạn không thể giấu được điều đó. Nó giống như một điều nhỏ của tôi. Bạn như bị sợ hãi. Vâng. Có lẽ bạn rất sợ hãi. Vì vậy, tôi nghĩ rằng việc cân nhắc năng lượng là quan trọng ở đây. Vâng, điều đó rất quan trọng. Bạn không thể giả vờ một cách dễ dàng, phải không? Và tôi không nghĩ rằng chúng ta nên cố gắng giả vờ, đúng không? Tôi thích bạn sắp xếp để đạt được thành công và nói “không” với những điều không phù hợp với bạn. Và có một cách mà tôi kiểu hiểu về một người chính là tâm trạng của tôi. Bởi vì thật thú vị khi làm podcast này. Tôi đã gặp hàng trăm, hàng trăm và hàng trăm người. Và trong vòng năm giây đầu tiên, tôi có thể cảm nhận được họ. Vâng. Và tôi không biết phải giải thích thế nào ngoài việc, điều đó thật gần như hài hước vì tôi ngồi trong căn phòng nhỏ của mình làm nghiên cứu. Rồi tôi sẽ bước ra, đi quanh góc. Và trong vòng ba đến năm giây, tôi biết chúng ta có thể tiếp tục hay không, và chúng ta đã sẵn sàng và bình tĩnh hay có điều gì đó không ổn. Vâng. Điều đó là thật. Có điều gì đó không ổn. Điều đó là thật. Vì vậy, khi bạn cảm thấy điều đó ở bất cứ đâu, trên một buổi hẹn hò, với một người mà bạn đang tuyển dụng, trong một đội ngũ, bạn nên tin vào cảm giác đó. Bởi vì đó là điều mà chúng ta không thể, chúng ta vẫn chưa giải thích bằng khoa học. Đó là pheromone. Đó là hình dạng khuôn mặt của bạn. Đó là cảm giác của tay bạn và tay tôi. Có điều gì đó đang xảy ra về mặt hóa học, thể chất, và bạn nên tin vào điều đó. Như, bạn có bao giờ bị lạc lối khỏi điều đó không? Chúng tôi có một truyền thống kết thúc, như bạn đã biết, trên podcast này, nơi mà khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho người tiếp theo, không biết họ sẽ để lại cho ai. Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là, bạn đang làm gì hàng ngày để cải thiện cuộc sống của người khác? Và làm thế nào bạn có thể phục vụ người khác tốt hơn? Hmm. Điều này thật kỳ lạ. Đương nhiên rồi. Đương nhiên là vậy. Tôi biết tôi muốn viết sách. Thực sự tôi nghĩ mình là một nhà văn. Tôi muốn là, tôi đã từng muốn là một nhà văn. Tôi luôn muốn trở thành một nhà văn. Khi tôi bắt đầu trở thành nhà văn vào năm 2007, mạng xã hội không tồn tại. Công việc của bạn với tư cách là một nhà văn lúc đó là viết sách, và có thể nếu bạn may mắn, bạn sẽ có một chuyến lưu diễn sách trong ba tháng. Thành thật mà nói với bạn, tôi không biết mình đã đăng ký cho điều này. Tôi không biết. Nếu bạn nói với tôi rằng việc trở thành một nhà văn có nghĩa là chia sẻ video về nhà cửa và cuộc sống cá nhân của tôi mỗi ngày, thì có lẽ tôi sẽ không làm điều đó. Tôi không thích phần đó trong công việc của mình. Tôi không thích phần đó trong công việc của mình, thành thật với bạn mà nói. Và vì vậy tôi biết, mặc dù, rằng tôi phải chia sẻ video mỗi ngày, mỗi ngày, đúng không? Để có thể khiến mọi người đọc sách của tôi. Phần nào trong đó bạn không thích? Tất cả. Tôi có nghĩa là, tất cả. Phần nào bạn ghét nhất? Cố gắng tổng hợp một cái gì đó rất phức tạp trong 60 giây. Tôi không thích điều đó. Tôi nghĩ công việc giao tiếp rất phức tạp, nhưng tôi biết điều cần thiết là phải tinh giản một mẹo thành một mấu nhỏ và một cấu trúc. Và tôi không thích điều đó. Và vì vậy khi sự nghiệp của tôi bắt đầu thay đổi, như tôi đã viết sách, rồi thì đột nhiên, ôi, 20% công việc của bạn là marketing. Bây giờ 30% công việc của bạn là marketing. Bây giờ 50% công việc của bạn là marketing. Bây giờ viết sách chỉ còn sáu tháng viết lách, và phần còn lại của cuộc sống bạn là marketing. Tôi không đăng ký cho điều đó. Vì vậy, tôi dậy mỗi ngày và đăng video trên trang cá nhân và mạng xã hội của mình, và tôi làm điều đó để phục vụ. Tôi không làm điều đó vì tôi thích nó. Và nếu tôi có thể bỏ qua nó, tôi sẽ làm, nhưng tôi không thể. Và đó là cách tôi có thể viết sách. Và đó là cách tôi phục vụ. Vanessa, bạn là một lực lượng cực kỳ hiếm có trong nghệ thuật này. Cảm ơn bạn. Bạn thực sự là như vậy. Thật hài hước khi trên podcast này tôi yêu cuộc trò chuyện mà tôi có với một ai đó. Và tôi rời đi với cảm xúc như tôi cần xem lại nó và ghi chú lại vì có rất nhiều khái niệm mới mà tôi cảm thấy rất giá trị. Nhưng sau đó để thấy cách thế giới phản ứng với bạn. Ôi trời. Thật tuyệt vời. Nó như điều không thể tin được. Thật điên rồ. Tôi cảm giác như mình đã gặp 8 triệu người bạn mới. Đó là cảm giác như vậy. Tôi có nghĩa là, cho đến bây giờ, tôi nghĩ video đã đạt gần 8 triệu. Tôi thậm chí không, điều đó thậm chí không tính đến audio. Đây là tập audio được tải xuống nhiều nhất mà chúng tôi từng có. Điều đó có nghĩa là có thể khoảng 6 hoặc 7 triệu người khác gì đó. Và thật sự nó cảm giác như tôi đã tìm thấy những người của mình. Như, tôi cảm thấy như được tìm thấy 8 triệu người bạn mới nơi mà tôi gặp 8 triệu người đang nỗ lực hồi phục, cố gắng kết nối, cố gắng hiểu ra điều gì đó, những người như học viên. Và chúng tôi đã được tràn ngập tình yêu. Và nó đã tiếp thêm năng lượng cho tất cả những gì tôi làm vì tôi đã nghĩ, tôi phải giúp mọi người. Như, tôi phải trở nên hữu ích hơn. Vì vậy, điều đó thật sự là một món quà. Như, cảm ơn bạn vì đã cho tôi không gian và đặt những câu hỏi vì tôi chỉ cần gặp những người tuyệt vời nhất. Bạn xứng đáng với điều đó. Ồ. Đây là một món quà đặc biệt. Cảm ơn. Thật bất ngờ khi thấy mọi người khao khát và đói khát thông tin này. Vâng. Vanessa, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã ở đây một lần nữa. Tôi thật sự trân trọng bạn. Và cảm ơn bạn vì đã có một ảnh hưởng sâu sắc đến chương trình của chúng tôi. Bạn đã mang hàng triệu người mới đến với chương trình của chúng tôi mà họ chưa bao giờ nghe trước đây. Vì vậy, chúng tôi mang nợ bạn rất nhiều. Và cảm ơn bạn vì những gì bạn đang làm. Bạn là một người rất đặc biệt. Bạn có mọi thứ đúng đắn giữa, như, sự khôn ngoan, khả năng diễn đạt. Bạn thách thức, nhưng theo cách tốt nhất có thể.
Vậy là, bạn là một người lạ lùng và bạn biết điều đó, và bạn chấp nhận nó, điều đó khiến nó trở nên đáng ngưỡng mộ, dễ mến và là một sức mạnh cho sự thay đổi vì có rất nhiều người khác đang vật lộn để bước vào cái tôi thực sự và lạ lùng của chính họ.
Vanessa, cảm ơn bạn rất nhiều vì đã rộng rãi với thời gian của mình.
Rất tuyệt khi được gặp lại bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn hàng triệu người đã dừng tôi lại trên đường phố, trong các phòng tập và bất cứ nơi nào tôi đến, đã gửi tôi tin nhắn và, như kiểu, đã choáng ngợp tôi với làn sóng cảm kích này nhờ vào tập đó, và đã chia sẻ nó với bạn bè của họ như điên cuồng.
Cảm ơn bạn thay mặt cho tất cả họ nữa.
Xin hãy tiếp tục làm những gì bạn đang làm, được không?
Ừ, tôi sẽ.
Cảm ơn bạn.
Những cuộc trò chuyện khó khăn nhất thường là những cuộc chúng ta tránh né.
Nhưng nếu bạn có câu hỏi đúng để bắt đầu chúng thì sao?
Mỗi vị khách trên Diary of a CEO đều để lại một câu hỏi trong cuốn nhật ký này.
Đó là một câu hỏi được thiết kế để thách thức, kết nối và đi sâu hơn với vị khách tiếp theo.
Và đây là tất cả các câu hỏi mà tôi có trong tay.
Một mặt, bạn có câu hỏi đã được hỏi, tên của người đã viết nó.
Và mặt kia, nếu bạn quét mã đó, bạn có thể xem người đến sau đã trả lời nó như thế nào.
51 câu hỏi được chia thành ba cấp độ khác nhau: cấp độ khởi động, cấp độ mở ra, và cấp độ sâu.
Vì vậy, bạn quyết định cuộc trò chuyện sẽ đi sâu đến mức nào.
Và mọi người chơi những thẻ câu chuyện này trong các phòng họp tại nơi làm việc, trong phòng ngủ, một mình vào ban đêm, trên những cuộc hẹn hò đầu tiên, và mọi nơi ở giữa.
Tôi sẽ để link đến các thẻ câu chuyện trong mô tả dưới đây.
Bạn có thể lấy của bạn tại thediary.com.
你看,看看這個。
我昨天看到你和我的團隊做了一些撮合。
是的!
好的,我們有了第一次約會,我事先給那位先生進行了輔導,
然後我透過耳機輔導女生,
我對這些約會感到震驚。
拜託,別這樣做。
這就是為什麼我們會面臨親子危機的原因。
這次約會後我很生氣。
為什麼?
我想,女孩,我們把這個家伙端到你面前。
她對他有身體上的吸引,然後我問她,
你想再和他出去嗎?
她跟我說,
真的嗎?
對,對。
而現在我們錯過了建立聯繫的機會,
這些連結會讓我們健康、快樂,並長命百歲。
凡妮莎·范愛德華斯幫助了超過40萬名學生破解人類行為的密碼。
解碼普世的身體語言,分享基於科學的秘密,讓約會更成功。
更流暢的對話和更大的職業成功。
歡迎回來,凡妮莎·范愛德華斯。
我想首先問的是,我們可以改變自己嗎?
他們實際上研究過這個問題,地球上的每個人都有這五種人格特質。
它們位於一個光譜上,高、中或低。
這些特質的遺傳率大約在42%到57%之間。
例如,神經質,這是你擔心的方式。
像我這樣的高神經質者,產生血清素的速度較慢。
血清素讓我們感到平靜。
所以,我在房間中的負面經歷遠比同一個人來得多,這是遺傳的。
但有30%到40%的潛力是可以改變的。
你想要更好的關係嗎?
你想要加薪嗎?
你想升遷嗎?
你想要更多朋友嗎?
好消息是,任何人都可以學會這些暗示和技術。
比如,解碼我們所有人無意識中做的七種普世微表情。
如何辨識說謊者。
人們在第一次印象中犯的最大錯誤。
以及如何成為一位溝通大師。
我可以教你們嗎?
當然可以。
讓我們開始吧…
我發現當我們查看Spotify和Apple的後台
以及我們的音頻頻道時,絕大多數觀看這個播客的人還沒有點擊
關注或訂閱按鈕,不論你在哪裡收聽這個節目。
我想和你們達成一項協議。
如果你能幫我一個大忙,點擊那個訂閱按鈕,我將不懈努力,從現在開始到
永遠,讓這個節目變得越來越好。
我無法告訴你,點擊那個訂閱按鈕有多大的幫助。
節目變得更大,這意味著我們可以擴充製作,邀請你想見的所有嘉賓,並繼續做
我們熱愛的事情。
如果你能幫我這個小忙,點擊關注按鈕,無論你在哪裡收聽,這對我來說
意義重大。
這是我唯一會請你幫忙的事。
非常感謝你的時間。
回到這一集。
凡妮莎·范愛德華斯,歡迎回來。
謝謝你讓我再次回來。
你最近過得怎麼樣?
哦,天哪,你們真好。
我能說,自從上次訪談以來,許多不可思議的人都主動聯繫,並給予了支持和鼓勵。
他們問的問題很棒,所以我非常感激。
所以我最近過得很好。
如果還有人不知道你是誰以及你在做什麼,你需要帶我回去。
你是做什麼的,誰是你?
我是一個正在恢復的尷尬人,我幫助其他尷尬的人學會如何溝通。
我有書籍和課程,並且我喜歡幫助非常聰明的人更好地分享他們的想法。
在線和面對面溝通?
哦,所有一切。
所有一切。
Slack、簡訊、電子郵件、在線、面對面、電話。
我們可以討論聲音的力量、視頻的力量。
你隨時都在溝通,即使你沒有意識到。
這就是潛在的機會。
這有多重要?
對於一個人來說,如果他們掌握了溝通的技能、第一次印象以及你如此清晰地教育我們的所有内容,這在他們的生活中會有多關鍵?
它將帶給你一切你想要的東西。
你想要更好的關係嗎?
你想要靈魂伴侶嗎?
你想要加薪嗎?
你想升遷嗎?
你想要建立自己的事業嗎?
你想要更多朋友嗎?
你想要支持系統嗎?
這甚至能給你帶來長壽。
我對此的感覺很強烈。
如果你擁有驚人的人際關係,並且能夠有效地表達你的想法,人們喜歡你並且願意傾聽,那麼你的生活會發生改變。
但這難道不是遺傳的嗎?
比如,我們是否固守於自己的方式?
你知道,有些人從出生開始就是有魅力的。
非常棒的手勢,剛出生就有很好的眉毛。
有那樣非常獨特的人。
但大多數人學會了魅力。
許多非常有魅力的領導者,他們學會了,
哦,這個非語言的暗示會讓人微笑。
哦,通過這種聲音的力量,人們會專注並向前傾聽。
他們無意中或故意地學會了如何磨練自己的魅力。
好消息是,我認為任何人都可以學會。
任何人,無論你有多尷尬。
相信我,我就是你可以學會的證據。
你就是證據。
我是一個正在恢復的尷尬人。
我曾經非常尷尬。
我和人溝通時非常困難。
我不受喜愛。
我朋友非常少。
如果我能學會,任何人都可以學會。
我保證。
幾乎無法相信你曾經是一個尷尬的人。
我保證。
你知道,尷尬有不同的表現方式,對吧?
所以我認為大多數人一想到尷尬,就會想到那種刻板印象的、機械的、不可捉摸的,說著奇怪的話。
那不是我的尷尬風格。
我的尷尬風格是試圖使人印象深刻,但顯然並沒有,
講些根本不有趣的笑話,
說得太多。
震驚吧。
對嗎?
就是說錯話和過度交流。
我也有那種拉布拉多犬的能量,你知道的,就是那種金毛尋回犬的能量,
我會說,你知道我在說什麼嗎?
她剛剛伸出舌頭。
是的,我非常喜歡人。這讓人感到尷尬,因為人們會說,別靠那麼近。沒關係。而這讓人感到尷尬的原因是,我太急功近利了。我非常希望人們喜歡我,以至於我覺得,你知道的,我總是對每個人表現得太熱衷了。這讓人們感到尷尬,因為我努力得太過了。所以當你看到很多人直接來參加這個節目或在街上和我交流時,我感到非常驚訝,即使他們生活在這些,你知道的,高密度人口的城市裡,他們心中最迫切的問題是,我不知道如何交朋友。這很有趣,因為有時候我在健身房也會遇到這些人,周圍有300個人,但他們卻不知道如何走上前去打個招呼或自我介紹。是的,但我認為我們很多人有隨意的朋友。我們有像是,你知道的,熟人,他們知道我們在做什麼,但我們卻不知道如何提升到更深的層次。我相信每個人都應該有核心友誼的價值觀。對我來說,這些是尊重,意味著他們不會遲到。他們尊重我的時間。自我誠實。我其實喜歡誠實,但我更喜歡朋友的自我誠實。我曾經有很多不合適的友誼,因為他們對自己的一些事情撒了謊。而我不是一個說謊者,所以我會這樣說,但他對你很糟糕。他們會說,什麼?不,他不是。自我欺騙。對我來說行不通。如果這是一個核心友誼的價值觀,那你就不能這樣做。你明白我的意思嗎?自我誠實。自我誠實。具體來說。而最後一個是深度。所以一旦我開始深入,我就意識到我需要這個。我不能有表面上的朋友。我想知道你的婚姻怎麼樣,但真的怎麼樣?我想要深入,更深入。如果我感覺到那裡有任何猶豫,我們就不會成為朋友。所以我認為思考這些非常重要,是的,興趣很好。你想和這些人一起參加活動。但你的核心友誼價值觀是什麼?我該如何弄清楚我的核心友誼價值觀是什麼?好的。想想目前的朋友讓你感到厭煩的所有事情。好嗎?好嗎?是的。想想那些不成功,但有很大潛力的友誼。但是就像你只是,他們逐漸冷卻。你從來沒有和他們一起度過美好的時光。或者是你總是和他們在一起,但他們仍然不會成為最好的朋友。為什麼?好的。是的。阻礙是什麼?缺少了什麼?而這可以是雙方的對吧?這並不全是他們的責任。所以想想讓你感到厭煩的事情。然後,像是,什麼讓你感覺到療癒?什麼讓你感覺良好?什麼讓你感到平靜?什麼讓你感覺像自己?我認為個人責任對我來說是重要的。噢,給我一個例子。就像,這是一種深刻的信念,你控制著你的生活,你控制著你的結果。因為那幾乎是受害者心態的反面。完全正確。你不想和一個長期陷入受害者心態的朋友打交道,你知道嗎?所以這是第一個。你想要英雄。在過去十年裡,你教過多少人這種更好的溝通和更好聯繫的技巧?哦我的天。好吧,至少40萬名學生,我可以算得上。但還有數百萬名更多。數百萬名更多。40萬名學生。是的。而且實際上可能更多,但這是我們能夠計算出的數字。那麼,他們想要的本質是什麼?因為顯然,技能是達成他們想要的東西的一條道路。他們想要的東西是什麼?他們想成為掌握溝通的人。為什麼?他們想要能夠尋求他們想要的東西並獲得它。如果你是一個掌握溝通的人,無論你想要什麼,無論是伴侶還是商業交易,只要你能良好地溝通,你都能獲得它。你能讓我成為一名優秀的溝通者嗎?當然可以。那就這樣做吧。讓我們開始吧。我想開始的第一個地方是初次印象。是的。以及如何讓人留下良好的第一印象。因為第一印象就像我每天都在創造。當我在播客中、商業中、街上、健身房遇到人時,有人可能會聽到這個節目,然後走過來找我。所以我不斷思考如何讓人留下更好的第一印象。因為根據我讀過的你的工作,它們真的很重要,對吧?它們真的很重要。它們真的很重要。多重要呢?我們的第一印象實際上是非常準確的。他們發現76%與我們的人格特徵相符。換句話說,人們在第一次印象後可以準確地猜測你是多麼外向、多麼隨和、多麼神經質。實際上,神經質是最難猜的。我們可以很好地隱藏這一點。開放性和責任感。我們相對能很好地猜測。就來,我可以根據只是在最初幾秒的互動來猜測,這意味著它們是持久的。所以如果你留下了糟糕的第一印象,恢復起來會很困難。我很遺憾要告訴你這個。但是我們可以努力改善它。不過,準確把握那一個第一印象會為你和那個人未來的成功奠定基礎。這很重要,我們不應該輕易放棄它。而這是人們在第一次印象中經常犯的首要錯誤。他們這樣做。哦,嗨,很高興認識你。卻低頭看著自己的手機、平板電腦或電腦,或者是筆記本或書籍。當我們低下頭時,它看起來非常像是普遍的失敗姿勢。普遍的失敗姿勢是當我們將下巴縮進胸膛。通常我們的肩膀和耳垂之間的空隙很小。這樣是的,你不覺得有點糟糕嗎?你看起來糟糕。哦,謝謝你。看。
當你檢查你的手機時,每次檢查手機,你無意中看起來像個失敗者。我是字面上說“失敗”和“勝利”的意思。所以在第一次印象中,你在等候室裡等一個重要的工作面試,或者在等你的約會,可能是你的完美伴侶。那你在做什麼呢?檢查你的手機。所以我坐在那裡,看起來像個失敗者。是的。第一次印象是在你被看到的前幾秒鐘內形成的,這是內向者犯的另一個錯誤,他們認為第一次印象是從開始講話的那一刻開始。不是的。你的第一次印象是在有人第一次看到你的那一刻產生的。當他們走進一個房間,打開門,走進餐廳,或者查看你的個人資料照片時就是那個時候。個人資料照片甚至更重要。他們發現,人們在看到你的個人資料照片的前一百毫秒內就已經形成了第一次印象。這麼快,你幾乎甚至都沒有意識到你看了一張照片。但是我們對於看某人的面部表情、身體姿勢、可見的東西、我們的衣服和裝飾品是非常敏感的。而這項研究令人著迷的地方在於,他們發現同一個人的不同照片可能會給出不同的第一次印象,這意味著我們能夠控制我們的第一次印象。如果同一個人有五張不同的照片,並且把它們放在不同的LinkedIn資料上,人們會對你作出不同的評價,這意味著你可以通過選擇正確的照片來控制想要給出的評價,同時在別人第一次看到你的時候保持正確的身體語言。有人做過這方面的研究嗎?是的,我想Semin Vazir應該做過這項研究。是的。別引用我,但我相信Semin Vazir在數字第一次印象方面做了很多研究。而且令人難以置信的是,對你的線索進行小的調整可以對你的印象產生重大影響。例如,我在我的照片中玩過這個,我會把手放在我的臉旁邊。像這樣,如果你看到我手托著臉,這是所謂的“臉盤”。好吧,對於任何看不見你的人,妳的雙手伸出,並把下巴放在它們中間。這被稱為臉盤,對於任何正在收聽的人來說,就想像我的臉在一個盤子上。這是一個非常不同的印象,而這樣的差別就很大。像,還是一張臉,臉盤,溫暖,幾乎是女性化,帶點女孩味,與這個相比,則非常專業,非常有能耐。就那唯一的差異而言。因此,所有這些線索都在變化,尤其是當你的第一次印象發生在約會應用程序上的個人資料、在LinkedIn、在你的電子郵件上(像是電子郵件中的小照片)以及你的網站上。這改變了人們對待你的方式和看法。好吧,讓我給你看看一些個人資料照片。我要非常欣賞。然後你告訴我它們給人的印象。哦,好的。這是什麼意思?好吧。她把頭側向一側,臉頰托在手上。首先,立刻,頭部傾斜。頭部傾斜是參與和溫暖的普遍標誌。她給人的感覺是有關愛的。難道你不想告訴她你所有的問題嗎?我猜她是一個治療師或人生教練。她腕上戴著手錶,這是一個表現專業能力的好裝飾。因此,她可能是一個治療師,也許是一個精神分析師。可能擁有學位。她還戴著眼鏡。我們喜歡戴眼鏡和化妝的女性。看起來我們很有能力。其實這提升了我們的專業感。順便說一下,這只是研究,而不是我的主觀意見。她在肩上圍著一件毛衣,這是非常保守的。因此,我會說溫暖和有關愛的感覺,可能是一位祖母,可能從事自助行業。對的。我們可以從這裡學到一些線索,即我們想要平衡友善、溫暖、易於接近的感覺與被認真對待的感覺。因此,你因為她的手錶和眼鏡以及沒有微笑而對她認真對待。這些都是能力的信號。我們喜歡這樣的感覺。我們同樣喜歡溫暖的信號。頭部傾斜,手托臉,以及輕柔的微笑。所以,在這方面,這是一個完美的平衡或混合。那這個男士呢?個人資料照片。好吧。所以,我們看到一位紳士,沒有手部動作。僅僅他自己的臉。他的下巴也向下傾斜,前額向前。你還可以看到真摯的微笑。這張照片最棒的地方在於,他展現了真誠的微笑,因為你可以看到那些面頰肌肉是活躍的,上頜顳肌。對於這方面我很糟糕,但這些肌肉都是活躍的。所以,非常可人。哦,是的,我喜歡這個。幹得好。是的。我喜歡這個微笑。我們喜歡那真實的微笑。這樣他非常溫暖且易於接近。他還在與相機進行眼神接觸。輕微的頭部傾斜。我實際上會說這個非常溫暖,甚至有些過於溫暖。如果他是一位醫生或教授,或者是需要被認真對待的人,我不確定我是否會向他傾訴我的問題。對於那張照片來說,這個溫暖是有點太多了。而且,順便說一下,我希望這對家裡的人更有幫助。所以,將你的印象視為一個恆溫器。你可以通過添加各種信號來提高你的信任和易接近性。因此,如果你想增加溫暖、信任或可愛感,可以傾斜頭部。你可以顯示你的手部動作。動作也是一種類型。因此,有時你會看到人們在將頭歪向一側或正在走路的過程中。這就是為什麼所有那些攝影師使用風。哦,對的。是嗎?這實際上為照片增添了一種奇特的溫暖。如果你想提升專業感和力量,如果你想被認真對待,尤其是如果你從事一個經常受到挑戰、被打斷或不被認真對待或被低估的職業,你真的需要提升專業感。在你的個人資料照片中提升專業感。像我書籍的封面,我是沒有微笑的。
這是因為我是一個非常愛微笑的人,我希望人們能認真看待我。所以,我選擇在我的封面上不微笑。那這位小夥子呢?好吧。這是一個約會應用程式的個人資料照片。看,我喜歡這個。好吧,這個男孩脖子上有一隻貓。你知道嗎?我愛死了。為什麼?因為如果你喜歡貓,你就會喜歡這個男孩。如果你討厭貓,你就會滑掉。我們想要讓人們因為我們選擇的裝飾而不喜歡我們,對吧?就像,我喜歡我丈夫戴牛仔帽,因為有些人會喜歡它,有些人卻不會。他會找到他的同類。我們在德克薩斯州的奧斯汀。因此,如果他在倫敦帶著它,那就有點奇怪。迪,妳覺得呢?好吧,我完全不喜歡照片中的墨鏡。原因是研究顯示,我們即使通過鏡頭也能產生催產素,這是連接的化學物質。當你看不見某人的眼睛時,會在我們的腦海中形成一個小障礙,像是,我不知道。我對這個人沒什麼了解。這是你的身體在化學上表示,像是,我看不見她的眼睛。因此,我對墨鏡是堅決的「不」。這樣的話,她跟我距離很遠。即使她有著美麗的微笑,我也看不見上頰肌肉,無法看到她的眼睛。這在現實生活中也適用嗎?墨鏡的問題。就像,這會讓我們和人們斷開聯繫嗎?你知道,我沒有看到相關的研究。我只看過有關墨鏡和照片的研究。所以,我要說在面對面時,我認為這可以。但我會說,像是,你有沒有和某人在一起,他們會把眼鏡摘掉來更好地看你?這種情況發生過嗎?有。感覺很好。是的,就像他們可以。如果你想表明,我真的會傾聽你,脫掉眼鏡。或者捲起袖子。我們也知道這是一個信號,就是,讓我們進入主題。我常常看到像領導者,在他們進入演講的核心部分時,他們會捲起袖子。我喜歡的另一個信號是,雙手互相摩擦。好吧,這是一個通用的準備信號。如果你即將與你的團隊分享一些非常好的東西,你會想這樣做。夥伴們,我今天有些好東西。你們會喜歡的。如果我們在一個團隊會議裡,你們會喜歡的。對吧?這是一個通用的熱身信號。那麼回到第一印象。怎麼樣才能給人留下非常糟糕的第一印象?非常糟糕的第一印象?是的。好吧,我們先說差的,然後再說好的。你說一個人可以做的最糟糕的事情之一就是拿著手機走過去,使用設備等等。好吧,糟糕的表現就是佔用的空間越小越好。對吧?我們的手臂和軀幹之間沒有空間,肩膀和耳垂之間也沒有空間。第二點是隱藏的雙手。所以,手放在口袋裡,手放在桌子上,手不在鏡頭裡。我們喜歡看到手,尤其是剛開始的時候,這讓我們感到緊張,對吧?我們喜歡知道接下來會發生什麼。所以,我會說,嗨。很高興見到你。我把我的手放在身體前面,我的樣貌有很多手出現在我的個人資料照片裡。這是一個糟糕的例子,即隱藏的雙手。最後一個是逃避的目光。我們真的喜歡在見到某人的前幾秒鐘內進行眼神接觸。這讓我們感覺到,有人並不在逃避催產素。這給我們一種信任的化學效應。他們甚至讓人們使用充滿催產素的鼻噴霧,這會立即讓他們更願意分享,打開自己,與人連結。對。所以,我們要有直接的眼神接觸,顯示出手,以及舒展的身體。那麼-我稱之為三重威脅,順便說一下。三重威脅。這就是三重威脅。在這樣的桌子旁坐著時怎麼樣?因為我在這裡坐了幾百個小時,聽別人說話。我是。我之前從未說過這一點。但我總是對我的肢體語言非常敏感,因為我不想傳達錯誤的訊號。但因為我同時思考很多事情,我就像在研究,同時有人在說話。我在讀筆記,有時寫字。寫一些東西下來。而且我在想下一件事情,考慮編輯。我的腦中有很多事情發生。我從來不希望他們誤解我的行為是一種對他們的反映。所以,請問你有什麼建議,我該如何表現自己,無論是作為播客主持人還是在會議中與客戶交流等,來表達我友好而又能勝任,以及所有的美好特質? 好吧,首先最簡單的就是你總是面向我。我非常感激你沒有讓我們以V字型的方式坐著。我做過很多播客都是這樣,當人們這樣時,真的很難連繫上。因此,現在您已經為您的辦公室打下了良好的基礎。如果您在辦公室裡工作,請調整椅子,讓它們不再朝向您,而是面對您。這樣已經會幫助您成功,因為即使您在看其他東西,我也知道我們在同一個頻道上。然後您要考慮60%的眼神接觸。這是非常具體的。在西方文化中,他們發現,對於催產素而言,理想的、甜蜜的地帶是60%到70%。一些東亞文化的眼神接觸較少,所以這是可以的。但如果你能達到60%,那就不是100%。尤其在我提出重要觀點時。比如,你常常會說「不」,然後在我提出關鍵觀點時抬頭看我。這就是我需要知道的。這樣我就知道了。繼續。然後,真正強大的人在他們的觀點結束時會進行眼神接觸。因此,您可以這樣講,解釋這個,回憶某些事。但告訴我,在我觀點的最後時刻,這才重要。有趣的是,我認為你實際上做得相當自然。我不知道你是否意識到你在這樣做。
但如果你正在開會、做報告或是擔任面試官,那麼這些時刻才是真正重要的。你每句話結尾時,與對方的眼神交流會為你的發言加分。是的,因為我會轉移視線。所以,我現在就這樣做。我轉移視線是因為我在努力整理我的想法,試著把它們表達清楚。等我想到了,我就會回到你的視線中,這樣說明我的觀點。對,這其實很不錯。這顯示出你正在思考。我們作為人類知道,在與人眼神接觸時,我無法處理複雜的數學問題。我們做不到。因此,事實上,當你在整理思緒時不看我時,這會讓你看起來非常深思熟慮。這其實是領導者的習慣,因為他們在展現我真誠地找到答案。如果你在發表時100%的眼神接觸,會顯得很奇怪,因為我會感覺這是背熟的台詞。這也是我認為報告者會出現這個問題的原因。每當我看《鯊魚坦克》或《龍穴》,他們犯的一個大錯就是過於排練,以至於沒有打破眼神接觸,這給人一種機械的感覺。所以,如果你在練習報告,實際上想要多加一些即興表演。你需要在講話的過程中整理思緒,這樣顯示出你真誠地掌握了信息,並且展現出能力。對吧?高度能幹的人不需要稿子,因為他們非常熟悉自己的內容,可以即時為你提供信息。他們可以當場思考。而能力較低的人則是背誦。因此,像我們最喜歡的TED演講,或是我們喜歡的畫面,基本上都是在與你進行一場非常智能的對話,你會喜歡它們。因此,我喜歡你在思考問題時不看向我。最糟糕的面試是有人一直拷問我,卻不思考。對,是的,沒錯。好的,所以,肢體語言和眼神接觸,60%的眼神接觸是可以的。這正是三重威脅。在第一印象中,我非常喜歡的另一點是打破台詞。我認為在第一次見面時,可以說,嘿,早安。但如果我們不斷地問,怎麼樣?好。你呢?好。你呢?好。你呢?然後就會陷入那種可怕的循環。我挑戰每個人嘗試用“你怎麼樣”來打破台詞。所以,當有人問你怎麼樣時,不要說好,也不要說忙,但還好。試著用一點幽默來回答。好吧,如果可以的話。現在,我不是很好笑,所以我們應該對這個建議抱持懷疑的態度。你很幽默,但我並不是那麼幽默。但有幾個方法可以做到。所以,首先,你可以用數字來回答。比如說,你剛才笑了,我還沒說就讓你笑了。對吧?七。大多數人會說七。我本來要說七。哦,真的嗎?對吧?所以,如果有人問你怎麼樣,而你回答說七分滿分十。對吧?這樣就稍微打破了台詞。我還喜歡你說出你所掙扎的事情。所以,我可能會說,我一直在和我的收件箱作鬥爭,但十分滿分十。就像,有時候提供一點上下文,告訴人們你今天在忙什麼是好事。或者如果你知道自己看起來很糟糕,你可以說,內心比外表好。內心比外表好。好吧?對吧?就像,給人們一點思考的東西,這樣有助於打破台詞,並且會留下非常好的第一印象。因此,第一印象,確保對話不會進入死胡同,實際上就是打破台詞。對,打破台詞,打破台詞。所以,我寧願你冒一點風險,擁有一些對話的勇氣,而不是按著台詞走。對吧?因為這樣你會留下更好的第一印象。是的。同時也意味著不再問,你怎麼樣?而是換成,最近怎麼樣?所以,我在開始對話時,隨時都不會問,怎麼樣?我會問,有什麼好事嗎?你今天有什麼好事嗎?這是一個非常微妙的變化,讓人們稍微思考一下,感覺很好。他們會說,哦,對,有什麼好事?這完全改變了對話的本質。我有時在這裡這麼做。因此,當一位客人進來時,我幾乎總是問的問題是,當前你最在意的是什麼?這個問題好嗎?我非常喜歡這個問題。我會更喜歡問,有什麼事情你在期待的嗎?你生活中有期待的事情嗎?這是因為它正面嗎?是的。這是充滿期待。所以,我認為我們的工作,如果你真的想成為一位高明的溝通者,就是你在輸送良好的化學物質。你知道那句話,像是讓人比你見到他們時更好嗎?是的。我非常認真地看待這句話。我認為高明的溝通者實際上是在向對方輸送美好的化學物質。他們讓人感到無比興奮和幸福。多巴胺,簡化來說就是興奮、動力和精力。你也在輸送睾酮。讓對方感覺能幹、聰明。哇,你真擅長你的工作。對吧?讓人離開時感覺,像是,我真好,這對男性和女性都是一樣的。你還在輸送血清素。讓人平靜、有歸屬感。你可以做自己。我給你做自己的許可。我愛你,因為你就是你。我想這就是為什麼有時人們會對我毫無保留地傾訴,像是告訴我他們生活中的一切。我認為這是因為我在試圖讓他們感受到血清素。我希望他們覺得自己可以完全做自己,我接受他們畢竟是誰。所以,血清素、多巴胺和睾酮,如果我們能夠輸送熱情,我稱之為化學雞尾酒。
像是,這就是我想在對話中送給每個人的雞尾酒。
而這正是大師級傳播者所做的。
那麼,我要怎麼給你這些呢?
好吧。
所以你只要叫醒我,就打破了常規,對吧?
就像,這將會是不同的。
然後你問,最近有什麼期待的事情?
如果你問我最近腦海中想到的事情,我可能會給你一個負面的答案,說實話。
你通常會得到這個問題的負面答案嗎?
負面或中立的。
通常是工作相關的事情。
所以他們會說,我的書巡演,我正在嘗試出版這本書,等等。
是啊。
而你感到無聊,對吧?
這對我來說有點有趣,因為我會把它記下來,然後和他們談論這些。
但我意思是,如果這是一次社交對話,這就不會有趣了。
是啊。
而我會說,即使在這種情況下,如果你聽到一個令人興奮的答案,你會更投入。
是啊。
所以,你感到無聊。
他們感到無聊。
因此,一方面,如果你期待任何事情,有什麼有趣的計劃,那些都是在贈送一點點多巴胺。
然後把握任何我稱之為「我也是」時刻的機會。
我有一個理論。
叫做「線理論」。
這是一個在對話中,我們彼此扔出線的概念。
所以,如果我們有共同的東西,我就扔出一根線,你接到它,然後你拉扯它。
就像是,你想從我這裡獲得更多。
你我之間的線越多,我們就會越互相喜歡,越接近。
「我也是」時刻會產生血清素。
當我說,我喜歡X,你說,什麼?
我也喜歡X。
我們就像在化學上有共鳴。
這讓我感到血清素。
讓我感到平靜,歸屬感。
我可以做我自己。
因此,在對話中,任何人說出你贊同的話,或者你感覺「我也有那個」,你都想把握這個機會,並說,線,我也是。
但怎麼才能避免讓人覺得你在自我中心呢?
因為如果你對我說,你外面有一輛電動卡車。
如果你進來說,哦,我剛買了一輛電動卡車。
我就會說,我也剛買了一輛電動卡車。
好吧,所以你說的方式和我說的方式有很大區別。
好的,我說,我剛買了一輛電動卡車。
哦,是啊,加入俱樂部吧。
這是你想我說的嗎?
是的。
但我不會這樣說。
這裡有個區別,因為我是英國人。
英國人非常像,我們非常像。
我知道。
你明白我的意思嗎?
你真害羞。
那是這樣嗎?
害羞。
我們就是很,哦,是啊,加入俱樂部吧。
你能想像嗎?
我會喜歡這樣。
你會驚慌失措。
不,你這樣說。
你會喜歡它,因為它太奇怪了。
我喜歡奇怪的人。
在我們進入第二印象之前,有沒有其他關於初次印象的要素?
我的意思是,如何鞏固並投資於這段關係,以便我能夠保持它?
好的,所以如果你給人留下了好的初次印象,你就已經為成功鋪平了道路。
這很棒。
如果你正在製造第二次印象,因為你不確定上一次的效果如何,對吧?
或者你想在此基礎上進一步發展,你最好的辦法是向他們展示他們在你心中有多重要。
每個人在這個世界上首要的擔憂是,我是否留下了印象?
我是否令人難忘?
這就是我們想知道的。
所以你首先要向他們保證的是,哦,我非常喜歡我們上一次的會議。
我一直很期待這次午餐,對吧?
那麼,能否讓他們感受到你很高興見到他們、和他們交談、聽到他們的聲音、在電話上說任何話?
哦,天哪,我真高興你打電話來。
像那樣的溫暖感覺,你做對了,打對了電話。
你做對了,發了短信。
你做對了,出現了,對吧?
如果有人發短信給我,當然,像我整天發短信給某人,但如果有人發短信給我,我會說,哦,天哪,我真高興你發短信給我。
我會真的這麼說。
我剛在想你,對吧?
像,哦,我真高興你聯繫我。
我一直喜歡我們的對話。
像這樣的立即感覺你在這裡很好,是血清素。
那是那種歸屬感,讓你已經感到安全。
你讓某人一開始就能做自己。
在線初印象怎麼辦?
如果我在網上,因為現在我們的生活有很大一部分是在Zoom或Google Hangouts上進行的,我需要考慮什麼?
是的。
好吧,首先我們能談談約會應用程序嗎?
是的,當然。
好的,他們其實對此進行了研究。
你在開場時使用獨特的詞語或短語,比只是說嗨、你好、最近好嗎?要更有效。
比如說,Howdy。
如果你在德克薩斯州,即使你不在德克薩斯州,Howdy、Aloha、What’s good?
任何不是「嗨」或「你好」的東西都會有所不同。
這會讓你脫穎而出。
所以如果你可以。
嘿?
不。
你這樣做是違背研究的精神。
好的。
所以不可以用「嘿」、不可以用「嗨」、不可以用「最近怎麼樣?」、不可以用「你好嗎?」。
好的。
但你可以有一個標誌性的短語,或者像是……
賓果。
我會接受這個。
你會接受這個。
賓果。
我在你的收件箱裡。
他們對此進行了研究,發現有太多噪音。
太多噪音,所以如果你能成為那個紅蘋果。
這是一個故事,當我年輕時,我曾經是一名夏令營輔導員。
那是我賺錢的方式。
我在休息時注意到這種現象,我總是會帶一籃水果來休息。
通常是全是紅蘋果或全部是綠蘋果。
我注意到,如果我有一籃綠蘋果和一個紅蘋果,每一位營員都必須要那個紅蘋果。
但我會問他們,難道你喜歡紅蘋果嗎?
他們會回答,不,我只是想要那個,因為它是唯一的一個。
我從未忘記這一點,我認為那些真正特別的人,大師級的傳播者,就是那個紅蘋果。
他們不是橙子。
他們仍然融入每個人之中。
但是它們只是有一點不同。
而這就是我認為在商業和戀愛中應該如此的地方:你能不能像一顆紅蘋果一樣,仍然保持一樣的自己?
你不是像瘋狂的那樣,而是和其他人有些不同。
所以像嗨、哈囉、阿羅哈、沙洛姆或其他什麼,我認為這讓你稍微突出一點,讓你有那種引人注目的效果。
引人注目的效果就像你稍微激起了某人的好奇心,而這真的很有效。
這就是為什麼那些稍微不同的行銷活動,總是效果更好。
那麼在 Zoom 和其他商業、專業環境中呢?
好吧,在 Zoom 和專業環境中,請開啟你的攝像頭。
是的。
請開啟你的攝像頭。
這聽起來很明顯,但越來越多的人關掉攝像頭,特別是如果你有連續的會議。
但是如果你能在前幾秒開啟攝像頭,這樣會改變人們對你的看法。
第一點是確保你沒有無意中顯得消極。
這是怎麼發生的。
你能看到我嗎?
你能聽到我嗎?
哦。
哦,嗨。
很多 Zoom 會議上的印象是某人在意外中被捕捉,或者他們正在中間調整,像是「你能看到我嗎?你能聽到我嗎?」
然後他們在修整自己,然後就留下了第一印象。
不,你的第一印象已經發生了。
在你的攝像頭開啟的那一刻,它就已經發生了。
記住,你在視頻中的第一印象是在某人第一次看到你的那一刻,而不是當你開始講話的時候。
所以你的第一印象通常是,嘿,早安。
所以你在那裡舉了手。
我總是,我總是揮手或打個招呼。
我確保我的攝像頭距離我的鼻子至少三英尺。
我真的有卷尺確保我不會太近。
我確保我的身體面向攝像頭。
然後通常我會準備一個問題。
原因如下。
面對面時,進行對話要容易得多,特別是關於上下文或者像「哦,你知道,過來這裡容易嗎?」
我喜歡你的 Cybertruck,在 Zoom 很難。
於是發生的事情是你上線,然後你說,嗨,嗨,你那裡的天氣好嗎?
這樣太尷尬了。
要準備好。
準備一個軼事或一個問題。
我喜歡一個軼事。
所以如果你有做過任何好玩、有趣的事情,或者見到過什麼好的或有趣的東西,我希望你準備好分享。
它聽起來是這樣的。
嘿,早安。
哦,天哪。
我剛發現了奧斯丁最好的早餐塔可餅。
奧斯丁最好的早餐塔可餅。
你有沒有吃過早餐塔可餅?
隨便,但是我已經準備好這個軼事。
我認為我們應該以這樣的一些小軼事或故事來開始我們所有的電話會議。
這也有助於對話。
我相信每個人都應該有一個故事工具箱。
在對話中,有某些話題總是會出現。
天氣、交通和你來自哪裡。
所以這是我的挑戰。
這就是大師溝通者所做的。
每當這三個話題出現時,
我希望你對每個話題都有一個故事。
它可以是趣聞,可以是故事,也可以是事實。
你隨時準備轉移對話,從無聊的天氣聊到一些真正有趣的話題。
當有人問你來自哪裡時?
你應該說,哦,我來自洛杉磯。
有趣的事實。
有趣的故事。
那個小有趣的故事。
像前幾天,有人對我說,哦,我來自這個地方,也許是利物浦。
利物浦。
他說,哦,那裡是班克西的家鄉。
我就說,哦。
我們有一整個關於班克西的對話。
我當時就想,這就是。
他告訴了他來自哪裡。
但是如果沒有說利物浦,我會說,酷,從來沒去過那裡。
他說,利物浦。
那裡據說是班克西的家鄉。
我就說,真的嗎?
但是我們知道班克西是誰嗎?
他說,我們不知道。
但他可能在我高中時期也出現過。
我們有一整個有趣的關於班克西的對話。
我事後問他,我說,你總是分享這個評論嗎?
他說,是的,因為這能引發最有趣的對話。
所以當你說你來自哪裡時,要有一個有趣的事實或有趣的故事。
我讀過一本關於交通的書,真的為了有關於交通的有趣故事。
例如,在洛杉磯,大家都說 101、5、10。
這是世界上唯一的地方我們這樣說。
所以有時候我甚至會,像有人會說,哦,交通。
我會說,哦,那你是「那種人」嗎?
你會說「那」嗎?
然後我們就會進行整個對話。
所以我有小東西可以創造一些趣味。
我一直在不斷更換這些故事。
所以在你的手機上,創建一個名為「故事工具箱」的備忘錄。
並把在你對話中常出現的主題寫上,開始保存小故事。
這基本上是相同的東西。
就像 80%、90% 的時間都是相似的。
都是相同的問題。
你好嗎?
你在哪裡?
天氣怎麼樣?
交通?
我不斷在擴充那個故事工具箱。
我會不斷更換我的事實和趣聞,因為我會覺得無聊。
如果你像,偶然再次遇到同一個人,而你沒有意識到你用過同樣的故事該怎麼辦?
因為如果我們進行 Zoom。
但我不會再次和同樣的人交談。
我在開玩笑。
如果我們做幾次 Zoom 會議,而你一直上來說,你是「那種人」嗎?
或者我會說,等一下。
不,如果我們是在做定期的 Zoom 會議,你會知道我可能會問你什麼是好的。
而你可能會預先考慮你生活中有什麼好玩的。
就像,我有一個朋友總是問你,學到了什麼?
每次我去和他一起的時候,我都確保自己在學習一些東西。
這實際上在好的方面上做好了準備。
所以你會知道我會問某些問題。
這段文字翻譯如下:
我認為我的經驗是,當你以提出更好的問題而聞名時,人們實際上會以更興奮的心情和更好的期望來參與與你的對話。因此,就這樣被人熟知吧。好吧,至少可以讓人知道你在談論交通趣聞。或者,最糟糕的情況是,有人說,哦對對對,我們上次不是談過這個嗎?我會說,哦,我的天,是的。然後我會想起你來自俄亥俄州。太好了,我記得你了。
背景有多重要呢?在你的 Zoom 視頻中?是的,非常重要。我也對模糊化的假背景持反對意見。我不喜歡人們使用假背景。我記得哈佛商學院有一些關於這個的研究,但那是在 COVID 期間,因此研究的結果有點變化。但是作為一個人,我們對假背景會感到非常分心。所以請在模糊你的背景或放置假背景時多想一想就好。
像是,你知道,有那種背景布。眼睛,就像一個綠幕。你知道,當你看到綠幕時,眼睛會感覺到有些不對勁。人們會認為你不太真誠。我更希望你背後有一些對話的線索,對吧?比如說,你在 Captivate 上有最美妙的書架,對吧?就像我喜愛的那些書。而且你可以輪流更換那些書。所以在我與你交談時,如果我想和你發起對話,我可以這樣說,哦,我的天,彼得‧阿提亞的書《活得更久》,太棒了。你喜歡嗎?你最大的收穫是什麼?
或者這樣會給我提供對話的素材。我也注意到,有一次我看到凱文‧哈特,他在一次 Zoom 通話中。他的背景是他所有喜愛的喜劇演員,全都是在他身後,這是一個很好的話題開場白。他甚至有一位喜劇演員在他身後,雙手舉起,像是在永久性地打招呼。我想,哦,我的天,凱文‧哈特甚至不知道他這樣做是最好的非語言提示,那就是手掌。我們都喜愛手掌。
那麼,看著鏡頭和看著對方的臉,哪個更好呢?我會儘量讓它們盡可能接近。因此,就物理而言,如果你能嘗試讓鏡頭和對方的距離盡可能近,這會幫助你更真誠。對吧?例如,我的螢幕不是在這邊。我看到一些人犯了一個錯誤,他們真的偏離了一邊,然後像是扭頭看著鏡頭。請不要這樣做。所以我把我的相機放得非常靠近,就像這樣,讓你的臉與鏡頭的上方非常接近。如果你能做到50%的眼神接觸對方,50%的眼神接觸鏡頭,那我會很高興。研究顯示,我們可以通過螢幕獲得催產素。真的嗎?是的,是的。雖然它不是真實的,但我們的大腦仍然會覺得,哦,是的,他們在看我。他們在跟我說話。他們沒有隱藏任何事物。因此,如果你能做到50-50,那就太好了。
現在,我們剛才談到第一印象,然後是第二印象,還有昨天或前天的約會檔案照片。我的團隊帶你到德克薩斯州奧斯丁的一家酒吧,你見到了兩對正在約會的情侶。而你的任務是指導他們,讓他們在約會中成功。在那次第一次約會中,這對情侶中的一位成員有一個耳機,這樣你就可以直接與他們交談並提供建議。我們將播放一些視頻給能觀看的人,但你可以告訴我發生了什麼,以及你觀察到的情況。
我們進行了第一次約會,順便說一下,他們非常合適。然而,這次約會令人震驚的是,女性阿什莉,我無法判斷她是否喜歡他。我真的完全不明白。而且我在她的耳邊,所以我在她耳邊竊竊私語,告訴她該說什麼和問什麼。我給了她所有的熱情,因為她看起來非常冷淡。你根本不會知道她對這個男孩感興趣。你根本不會知道。她說,哦,是的,我真的對他有生理上的吸引力。我會想,什麼?你根本沒有表現出吸引力。她的問題都是非常基於事實的。我希望她能帶來更多的熱情。
所以我們可以觀看這個,如果你想的話。讓我們看看他們。你準備好見你的女士了嗎?你準備好了嗎?好吧,那你開場的台詞會是什麼?我們必須準備好我們的對話開場白,因為我們不能只是問,“你好嗎?”,這樣不行。
如果我從 “你是誰?” 開始呢?這樣打破了常規。我喜歡。這,也就是說,這樣開場,對吧?我可以再給你一個建議嗎?可以考慮問,最近有什麼好的事情?還有記住,這個建議也很好。如果你在雜貨店遇到某人,或在公園裡某人,冷場的時候該怎麼開場?對,對,對。因此我不喜歡 “你好嗎?” 我也不喜歡 “最近怎麼樣,伙計?” 是的,氣候很好,對吧?不,不。我知道,不,所以下次可以問 “有什麼好事?” 或者 “對你來說什麼感覺好?” 如果你發現她有點特別的地方,隨時可以真誠地讚美她,對吧?是的。
如果你說,哦,我的天,你看起來真漂亮,這是一個好的開場。所以我覺得你可以問,比如說,“你現在在努力達成什麼目標?” 比如說,現金,仍然算不錯。因為然後他們會問,嗯,你覺得你會一直待在奧斯丁嗎?這是非常隨意的一種方式,並且可以用來問 “你的五年計畫是什麼?” 讓對話有一點深度。我知道你能和任何人交朋友,但我希望你能看看是否有實際的聯繫。
好的,然後如果你想和她聯繫,我希望你在約會結束時邀請她出去。
好的嗎?
那當你回頭看時,你觀察到了什麼?
好,那你有看到他緊張的樣子嗎?
是的,他的身體像是,呃。
因為我知道對他來說,交朋友很容易。
而非常受喜歡的人有時候在建立認真關係上卻很困難,因為他們太容易交朋友了。
他們會弄不清楚深度在哪裡。
這是不是一種防衛機制呢?
這是一種防衛機制,也是一種他擅長的東西。
我們都想做我們擅長的事情,也就是你知道的,閒聊。
而很多人在約會上會這樣做。
他們會問,你在奧斯丁哪裡來的?
不,這是錯誤的問題。
你該問的是,你在奧斯丁最喜歡的隱秘地點是什麼?
你喜歡奧斯丁的什麼?
奧斯丁有哪些最被低估的餐廳?
這才是打破常規。
而這在他們的約會中發生了。
有五到十分鐘的無聊對話,因為他們在那樣。
我說,快問些深入的問題。
所以當你事先準備這些問題時,什麼事情是最被低估的?
你最喜歡的事情是什麼會更好?
但當我這樣問時,他變得非常緊張。
我挑戰了他的深度。
所以下一個視頻是會面。
如果有任何相關或有趣的事情,你可以隨時暫停來讓我看看。
那你最喜歡的地方在哪裡呢?
坦白說,我不太常外出。
好,這很好。
你做什麼?
好。
如果有人對我這樣說,我會認為他對我不感興趣。
沒錯。
好。
這在對話中被稱為「夢想殺手」。
當有人問你問題,而你卻通過說我不做那個來堵住話題。
我不喜歡那個。
我不想要那個,並且一言不發。
像她那樣停止。
我不,老實說,我不太常外出。
他後來對我說,這正是我最緊張的地方——她讓我這樣停下來了。
所以當你不喜歡某件事時,不要讓對話變得沉悶。
一個更好的回答方式是,你知道嗎?我真的喜歡在家裡穿著睡衣坐在沙發上看Netflix,但對於合適的場合,我有時候可以出去聚聚。
這樣會更好地回答這個問題,因為這樣有點俏皮,並不是完全讓他的魅力消失。
然後看看這個。
她會假裝對他完全不感興趣,但她其實是非常被他吸引的。
她對我這麼說的。
Mark。
很多次。
好。
告訴他你喜歡什麼。
告訴他你喜歡什麼。
我喜歡什麼?
我喜歡什麼,我喜歡做什麼?
鍛煉,待在戶外,保持活躍。
是的。
這些是水。
哦,好吧。
是的。
我在想,我不知道這是什麼。
總是要乾杯。
乾杯,Steven。
乾杯。
乾杯。
乾杯。
這樣做有什麼效果?
好吧。
乾杯。
這馬上讓她變得溫暖起來。
她在裡面非常僵硬。
我對她耳邊說,對了,他不知道的,Kendrick,可憐的Kendrick,他仍然不知道我在她耳邊低語。
她非常僵硬。
我說,告訴他你喜歡什麼。
因為我想讓她展現出任何類似的熱情或興奮。
因為她實在太僵硬了。
然後她還是說,她說,我喜歡什麼?
我鍛煉。
我只是不敢相信她竟然真的喜歡他。
是的。
因為她的所有表現都在傳遞著,我迫不及待想要離開。
這就是我們面臨嬰兒危機的原因。
因為我們害怕表達自己喜歡某人的情感。
她對他有著身體上的吸引力並且對他感興趣。
你永遠不會知道。
我就是在那裡說,乾杯他。
說出你喜歡的事。
問問他的家庭。
因此我認為這是一個危機,因為我們以為自己表達得很明顯。
但其實我們沒有表達明顯。
是的。
我不知道。
我知道。
我當時坐在這裡,覺得,這只是個星期二,真是瘋狂。
你在奧斯丁多久了?
兩年。
好吧。
不,這很好。
對吧?這就是為什麼那不成功。
你剛剛聽到了。
這就是我在約會中不需要做的事情。
這是一個對話的死胡同。
沒有數字性問題,除非你對對話絕對感到絕望並願意問一個後續問題。
但就像,然後你呢?
可怕。
你在奧斯丁多久了?
她回答四年。
然後有一個空隙。
她根本沒有意圖問後續問題。
對。
根本沒有意圖問後續問題。
而他也不知道該怎麼辦。
這很有趣,因為當我看這段時,我覺得他真的很喜歡她,因為他在主導對話,而她只是在回應。
對的。
但事實上,她非常投入這段對話。
她只是不知道該怎麼回應。
對吧?
所以如果你想參與對話,你想成為一個優秀的溝通者。
對了,對話中有駕駛者和乘客。
這是我現在正在研究的東西。
你其實不想要所有駕駛者。
你不想要兩個人一直在問問題,但必須是一個好的乘客。
但她應該說兩年。
但實際上,我覺得奧斯丁在過去兩年中變化很大。
你注意到了嗎?
你在這裡待了很久嗎?
就像她應該再加一句話,來避免夢想被殺死。
像是三年。
好吧。
我來自俄亥俄州。
好吧。
像是阿克倫地區。
好。
所以問他,你喜歡俄亥俄州的什麼?
你喜歡,懷念俄亥俄州嗎?
不。
不嗎?
不太。
我的整個家族都在那裡,對吧?
我可以問你幾歲嗎?
呃,猜猜看。
哦,好吧。
猜30。
嗯,30?
對。
你為什麼說猜30?
好吧。
所以我在給她一個小小的勝利。
所以她,記住,我們正在試圖促進多巴胺、血清素和睪酮。
簡單來說。
這並不是很順利,對吧?
我在看這個,心裡想,天啊,我們在談論俄亥俄州的阿克倫。
我們現在麻煩大了,對吧?
於是他嘗試和她互動。
我知道如果她猜對了,會讓她感覺良好。
而我需要她感覺良好。
這樣她才會開始主導對話。
所以我告訴她,我知道他的年齡。
我一周後就31歲了。
好吧。
我知道你不應該,哦等等,你是白羊座。
對。
我也是白羊座。
耶,太好了。
他們是故意這樣安排的。
他們真的這樣做了。
對,等一下,你的生日是幾號?
4月1日。
哦,我是3月29日。
你在做什麼?
你是認真的嗎?
對。
我想那是我母親的生日。
她的肢體語言在傳達什麼?
非常封閉。
對。
而且,我從來沒做過這種事。
我想告訴她,打開心扉,多笑,觸碰你的嘴唇,撫摸你的頭髮。
女性可以做很多事情來顯示,我對你有物理上的吸引。
但我會想,哦,我不確定她是否對他有物理上的吸引。
所以我在想,她是否對他有吸引力?
如果她想讓他知道我喜歡你,她可以撫摸自己的頭髮。
她可以觸碰她的嘴唇。
她可以觸碰臉部的側面。
所有這些都是表達興趣的自我觸摸手勢。
但她沒有表現出這些。
我也看到她身體佔據的空間有多小。
可以說是失敗的肢體語言。
所以非常非常封閉。
如果我們不能表現出我們喜歡某人,我們會有麻煩。
我還想讓你注意,當他們有這個Me Too瞬間,這種連結理論,她們兩人都變得更加開放。
對,她們真的變了。
一旦我們有了Me Too瞬間,笑起來就快得多。
她真的身體放鬆了下來。
因為我喜歡跳舞,而他們總是有DJ。
這更像是俱樂部的氣氛。
你喜歡跳舞嗎?
說,我愛跳舞。
我愛跳舞。
對,我喜歡扭動我的臀部。
這就是我所做的。
她本來是要放棄的。
但我嘗試給她一點線索。
我愛跳舞。
我也在試著讓她說「愛」。
所以我問了很多問題,比如你喜歡俄亥俄州的什麼?
你喜歡跳舞嗎?
當你使用這些類型的單詞時,你實際上是在暗示她。
我想我們上次談到過,當人們被告知他們是在玩社區遊戲時,實際上行為更具社區性。
當你使用愛、興奮、好和期待等詞語時,你實際上在創造那些感受。
所以在約會中,你想使用你希望創造的詞語,特別是因為她實際上感受到了什麼。
她對他很喜歡。
但是不僅限於約會,對吧?
在專業場合中。
是的。
那就應該說,我們一起來取得一些成就。
那麼有什麼好事呢,對吧?
你希望有高效和生產力,還有信任和合作。
如果你想開一個合作會議,真的可以在你的日曆裡,就叫它「合作會議」。
如果你想打招呼,團隊,每次你說「團隊」,你就是在為團隊做預熱,對吧?
所以這些詞真的很重要。
我算是早睡型的人。
對。
不,我喜歡這樣。
我不是。
我可以這樣。
是每晚還是只有周末呢?
我非常外向。
所以,絕對可以。
然後再走出去,然後就累了。
對。
我是外向且內向的。
一旦我出門,可能就不會回家。
對。
但我也喜歡獨處的時間。
我在學習。
好吧。
所以你聽到她使用了聲音碎片嗎?
當你使用封閉的肢體語言時,會影響你的聲音。
聲音碎片是指你像是說,我喜歡出去,我有點喜歡,對吧?
所以她開始有一點聲音碎片的情況,這並不吸引人。
我們不喜歡聲音碎片。
她為什麼這樣呢?
我想她是因為太封閉了。
當你這麼封閉時,很難達到好的聲音力量。
對吧?
所以你可以在這裡聽到。
是的。
醒來的時候就下個星期了。
是嗎?
對。
誰做的?
但我還是非常喜歡我獨處的時間。
我在學著更加喜歡它。
是的,我們還是可以去喝一杯,如果你想的話。
如果你不忙,或者在你生日後的某一天。
好吧。
如果你有興趣。
我們可以在我生日後的某天去。
是的。
我能問一個問題嗎?
是的。
他似乎在那時候憋住了。
他說,我們可以去喝一杯,如果你想的話,如果你有興趣。
或者我們也可以去。
但我,因為她沒有立刻回答說,好的。
對。
我在這次約會後有點生氣。
告訴我你會喜歡出去。
對。
就像。
不,我會喜歡在我回來後出去。
是的。
讓我們實現它。
在大約45天後。
因為你要去歐洲。
是的。
30天。
也許會早些。
你是要在生日那天離開嗎?
不,我21號離開,但那是在10天內。
而且我還沒有預定整個行程。
對。
你還要算一下那些數字。
對。
她拒絕了他。
我在這次約會後真的很生氣,因為我問她,你對他有吸引力嗎?
是的。
你喜歡他嗎?
是的。
你玩得開心嗎?
是的。
你想再次和他出去嗎?
我真的很忙。
我當時是想,女孩,我們把這位男士端到你面前,他很有趣。
你對他有吸引力。
而你卻太忙了。
忙碌並不是成功的標誌。
忙碌會妨礙你找到對的人。
這是我們存在的問題。
我們忙於自我照顧的儀式、健身和工作,以至於錯過了連結的機會。
而連結才是讓我們健康、快樂,並活得更長的關鍵。
我們必須停止說我們太忙而無法與好人連結。
她真的忙到沒時間嗎?還是說她有些害怕之類的?因為我真的不太理解。我真的覺得她以為自己忙得不可開交。我當時心想,你該整理一下你的優先事項了。所以這不是說你在尋找你的另一半時會遇到的情況。我在友誼中也看到了這一點。朋友之間,我們把友誼擺在最後。但其實,如果我們正在經歷困難的時刻或健康危機,你希望誰在你身邊?你的支持系統和朋友。我們必須開始優先考慮生活中的聯繫,尤其是和好的人。所以這讓我很生氣,因為我覺得,這可能是個對你來說很棒的人。你知道嗎?如果他們在一百年前的村莊裡見面,她們會結婚。結婚。生孩子。但是我敢保證,如果你沒有介入這個情況,如果你不會讓他們相處,他們可能再也不會見面了。對。我在麥克風關掉後跟她說,去追他吧。女孩,去追他。她們做到了。她們在酒吧裡聊了一個小時,然後一起走了出去。對,她們一起離開了。我聽說。順便說一句,我們來點 DAOC 寶寶吧。來點寶寶。我會在婚禮上擔任主持人。我們可以一起完成。我想像。如果她們,但我最近一直在思考這個問題。我們作為團隊在討論這個問題。我當時說,我覺得人們目前面臨的其中一個問題是我們有太多的選擇。太多的選擇。對。你知道果醬研究嗎?對。你有20種果醬在桌子上。對。人們根本不會選擇,因為實在太多了。只有三種時,人們的購買意願會更高。對。這很簡單。這種情況目前在約會中也出現了。你知道怎麼回事嗎?幾天前,我的一位朋友在那間房間裡跟我辯論,他跟我說,我只需要見到更多的男生。而我坐在那裡想,你的工作實際上就是建立人脈。你是靠見人賺錢的。你認識的人比我任何人都多。對。我現在可以對這個人說,我需要一位拉斯維加斯的脊醫。這個人應該會說,我知道那個人。哦,哇。所以我就說,問題可能在於你有太多的選擇。太多的果醬。太多的果醬。那麼太多的選擇是一方面,但我也覺得,我們意外地過於執著於早晨的例行公事、晚上的例行公事、儀式和自我照顧。十年前我在社交媒體上時,自我照顧甚至不是我們談論的話題。所以我們就出現了僵化。我看到一種新的僵化出現在男性和女性中,尤其是許多女性,她們會說,哦,我不能去那個約會,因為我要做我的早晨例行公事。我不能做那件事,因為我得去鍛煉。我認為我們將聯繫歸到最後一位,實際上如果我們想知道什麼對我們的健康和長壽真的有好處,那就是我們的關係。我們在其他人身上獲得更多的好化學物質、快樂的笑聲和內啡肽,而我們一直把它放在最後。你一定會遇到那些約過一百次會告訴你找不到合適的人的人。一百次,像一百年前,你根本不會認識一百個人。對。那時你已經幸福地結婚了。是的。我也認為我們的檢查清單在路上造成了阻礙。檢查清單。我認識的許多單身人士,都會告訴我他們有一個清單。他們有一個清單,上面列著他們真正想要的東西。我在遇到我的丈夫時並沒有清單,但就是有一種連結存在。即使我們在表面上非常不同,但就是合拍。所以我認為當人們有檢查清單時,實際上會使他們無法看到面前的連結。是的。她對我說,我不知道這是否拍到鏡頭上,所以希望我分享的沒問題,但她說,你知道,我不知道他是否像我一樣重視事業,因為這對我來說真的很重要。我知道這在她的清單上,心中清單的頂部是事業。現在他們甚至沒有談到事業。所以我說,喔,你知道他做什麼嗎?嗯,不知道。所以她是根據他的個性來評價他的。就這樣。而且她沒有檢查那個清單。所以在這些約會中可能會發生的事情是,對話變得非常交易化。你做什麼?打勾。你來自哪裡?嗯,不知道。打勾。所以你會試著完成清單。你想要孩子嗎?嗯哼。所以這些檢查清單,我認為造成了很多僵化。然後你再加上忙碌,那種忙碌陷阱,也就是,我如此成功,我如此忙碌。忙碌不是成功的標誌。你認為還有一個因素是,我們變得越來越冷淡,這樣會讓約會越來越交易化,越來越沒有熱情、興趣或好奇嗎?我不知道那是不是冷漠。我認為那是麻木。人們已經變得非常有吸引力。不知道你是否注意到這一點。對,他們有。我的天,人們真好看。我在 Instagram 上看到,怎麼每個人看起來都這麼好?我上學時真的不認識任何有八塊腹肌的人。你有認識嗎?沒有,因為那完全不是一回事。我已經老了,對嗎?那時根本沒有人有那樣的身材。沒有社交媒體。因此,人們的外貌就很普通。現在每個人都極其吸引人。所以,我認為標準已經提高,以至於我們對人們的美麗、幽默和善良都變得麻木,因為我們已經約會過一千次。或者他們在 Instagram 上最搞笑、最棒的事情我們都已經看過了。
所以,其他任何事就像,嗯,見過了。
就像,沒有什麼讓人印象深刻的了。
我有兩個挑戰建議給那些有點低落的人。
如果你感到疲倦、孤獨,或者事情運行不順,有兩個挑戰可以考慮。
第一個真的很難。
那就是無鏡子挑戰。
就是你要在30天內不看鏡子。
當你無法看到自己,看不到自己看起來有多好,或者自己長什麼樣,會發生一些非常瘋狂的事情。
這對於女性尤其有力量。
我做了30天的無鏡子挑戰。
你必須繼續做你所有的正常事情。
你必須參加會議。
你必須外出。
而且不看鏡子。
這意味著你通常不會化妝。
你知道的,你不會整理头髮。
你就是這樣出門。
首先,你會意識到即使你看起來不完美,人們仍然喜歡你。
因此,無鏡子挑戰可以給你很多自信,還能顯示出你真正的關係和真朋友在哪裡。
第二個挑戰是社交媒體或線上黑暗挑戰。
如果你不能從手機上獲得任何多巴胺,你就必須從面對面的關係中獲取多巴胺和催產素。
所以,如果你有一段時間不能上任何社交媒體或進行任何形式的手機互動,而你必須親自外出,你實際上會去。
我記得我以前出差時,到了某個城市,沒有任何事情可以做。
就像,酒店裡沒有電話。
我沒有iPad。
你可以讀一本書,或者嘗試出去。
這就是我會做的。我會到一個城市,想,嗯,我在酒店房間裡沒事可以做。
真的沒有事情可以做。
我只有我的書,或者我可以去酒店的酒吧,或者我可以在城市裡走走。
在我人生的那段時間,我認識的人比現在多得多。
即使我現在與更多人保持聯繫。
我只是在想,你幾天前對我說的話,這與你所說的相關。
有人對我說,許多「單身無能」文化的原因是這些年輕人花了很多時間玩視頻遊戲。
而視頻遊戲給了他們成就感和建設感。
當你贏了一把劍或一些硬幣時,它也會讓你感受到多巴胺的刺激。
所以在考慮到成為一個工作狂的情況下,我也在思考。
就像,如果我每天都在屏幕前工作,那就是我所做的事情,當要外出與人見面和網絡聯絡時,對我來說就像地獄一樣。
我在想這之間是否存在聯繫。
我在想,如果我每天不在屏幕前待12個小時,可能會有更多的多巴胺剩下來去和某人交談。
而且能量翻轉也不會如此巨大。
你在電腦上所使用的能量大部分是輸出,對吧?
你將你的能量投入你的機器以創造某種內容。
當你外出時,這是雙向的回饋。
大腦從一個轉到另一個是非常令人不安的。
而如果你已經從屏幕上獲得多巴胺,那麼為什麼還要親自外出呢?
只會有壞處。
我的電腦從來沒有讓我有過能量,但這些交談總是能做到。
是啊,為什麼你要出去呢?
你已經在進行最好的對話,並且你在掌控之中。
看,我不知道。
只是在說而已。
我想你喜歡控制。
你覺得我喜歡控制嗎?
在什麼上下文中你會認為我喜歡控制呢?
我提到控制的原因是如果你在社交媒體上,你就完全掌控。
你決定你多常滾動。
你決定點擊哪裡。
你決定什麼時候對某事感到厭倦。
你只需退出那個視頻。
而在對話中,如果我不喜歡你的回答,我無法退出。
我不能調低你的音量。
我不能雙擊你喜歡的東西。
我必須坐下來聽你說話。
我覺得,如果你能掌控你的對話,即使在這個桌子上,你也是在掌控。
我在講很多,但你可以隨時打斷我,我將回答你問我的任何問題。
所以我在想,別對我生氣,如果在實際對話中,我可以隨便問你任何我想問的問題。
就像現在,我對你有一千個問題,但我正在努力不問你。
問我問題吧。
我問過你關於控制的問題,但你並沒有真正回答。
你把問題反過來問我。
你不認為自己是一個控制狂嗎?
可能吧。
好吧,謝謝。
是的,可能吧。
這一切都取決於上下文,因為當你說控制狂時,我心想,我在那個生活的部分沒有任何控制。
那就像是民主。但通常在商業上,我認為自己是一個控制狂。
是的,這就是為什麼他說得不錯。
我想如果你問我的團隊,他們會說,是的,他是一個控制狂。
所以我會爭辯。
我是控制狂嗎?
我是嗎?
是的。
他在笑。
他早就笑了。
對我來說的答案是?不,我不是。
謝謝你,杰克。
不客氣。
我是一個控制狂。
不,我是。
所以我認為,看,我不知道。
但我猜測,你為什麼不想和人出去,是因為你必須放棄控制。
而且你必須參加一個對話,在那裡你可能會被問到某些事情,可能會很無聊,或者你不喜歡。
那麼,為什麼呢?
我很掙扎。我真的很掙扎於像參加網絡活動這種事情。
我真的對這種事情感到困擾。
我不喜歡參加網絡活動,但我發現如果我有一個非常具體的目標,那會更好。
所以,例如,如果我正在為我的下一本書進行研究,我在尋找對話案例研究。
所以,如果我要參加這個活動,我可能會想,今晚我要嘗試一個新的問題,看看效果如何。你知道,我就會想,好的,我有一個目的。或者如果我說,我要練習一些新的笑話,或者如果我說,我在尋找新的商業靈感。這些都能幫助我。所以,我想沒有人真正喜歡商務交流活動,但如果你有一個目標,那就會稍微好一點。
稍等一下,我想談談我投資的一家公司,她贊助了這個播客,叫做Zoe。像我一樣,許多人都重視追蹤自己的健身和睡眠。但有多少人真正了解你的身體如何處理食物呢?代謝健康就是了解你的新陳代謝如何對食物做出反應。每個人的反應都不同。因此,Zoe創建了一個測試,幫助你了解你的身體如何反應。這個測試以她們著名的測試餅乾開始,這些餅乾是與平均餐點相同的糖、脂肪和熱量含量的測試餐。因而,它的效果就像是一個代謝挑戰。你還會佩戴持續的葡萄糖監測器,測試你的血糖水平。我已經做過這個測試了,測試結果讓我想知道自己的代謝健康與其他像我一樣的人相比如何。我的結果揭示了一切。所以,如果你想了解你的身體對食物的反應,趕緊到Zoe.com訂購你的測試工具包。如果你想要折扣,在結帳時使用代碼STEPHEN10,就可以獲得10%的會員折扣。作為Zoe的會員,你將獲得家庭測試工具包和個性化的營養計劃,幫助你做出更明智的食物選擇,支持你的健康。那就是Zoe.com,代碼是STEPHEN10。
我們在談論商業。如果我想在商業中更有效地溝通作為一位領導者,有沒有一些方法可以讓我變得更好?我想不同類型的領導者在不同的方面都會面臨挑戰。但優秀的領導者是如何溝通的?他們做得很好的是什麼?哦,這是我最喜歡的話題。作為一位領導者,尤其是如果你想認識新的人,尤其是新的人時,你的—你要做的事情應該是“我是誰”、“能幫助的人”。很多領導者在建立合適的聯結方面苦苦掙扎。他們的回答往往要麼太過學術化,要麼非常籠統。比如,我聽過商業領袖說,哦,你知道,我經營一家科技公司,那可真是讓人無法進一步交談。人們不知道該怎麼回應。所以,你更好的表達方式應該是,我有一家科技公司,我們幫助有志於成為廚師的人。
這實際上把我們引到了你在假約會場景中的另一個對話。對。如果你點擊第一個鏈接,裡面有位叫做—蒂姆(Tim)的紳士。哦,是的,蒂姆。我覺得看到你幫蒂姆介紹他的職業真的很有趣。我喜歡蒂姆。所以,蒂姆是我的人,好嗎?蒂姆就是我的人。讓我告訴你蒂姆的事。所以,蒂姆是一個代碼猴子兼軟體工程師,稍後我們將觀看那段影片。他技能高超,待人友善,熱愛他的工作。在約會中,他是四位快速約會者中唯一一位整個過程中始終展現親切的人。我當時甚至對傑克說,我覺得他對她有意思。然後我問他,您對她有意思嗎?他說,沒有。我對他的印象非常深刻,因為即使他對她沒有生理上的吸引力,他仍然展現出親切、友好和善良。我覺得這是魔法。我還認為蒂姆表現得有些緊張和尷尬。我想,哦,蒂姆,如果我們可以提升一下你的自信,將它與你的親切相結合,你將會找到你的那個人。所以,我愛蒂姆。我們可以再看他的互動。蒂姆的第一個片段我覺得非常有趣。好吧。那裡的那個,對。好的。你會有一個很棒的約會。首先,我可以給你一些建議嗎?可以的。好吧,完全忽略相機。好的。你的眼神接觸非常好,我喜歡這一點。她可能會問你,你是做什麼的?好的。對於這個問題,你的回答是?我是一個代碼猴子或軟體工程師。好的,酷。所以每次我見到一個軟體工程師,這是一個好回答,但這是一個談話的死胡同。是的。因為除非我是一個軟體工程師,否則我不知道該說什麼。所以,我希望你能創造一個鉤子。你要說,那麼你做什麼類型的編碼?我做很多後端的東西。這可能太多了。沒有,我甚至不知道那是什麼。你必須想一個鉤子給我,這樣你就不會有這樣的情況:你做什麼?我是軟體工程師。我做什麼?我是老師。因為我們得有一個,我們不能,你不能說,我是一個軟體工程師,你喜歡藝術嗎?是的。我們無法這樣做,對吧?你做這個多久了?那怎麼樣?我已經做了五到六年了,並且非常喜歡我的團隊。啊,你領導一個團隊嗎?希望有一天能,但現在不行。但你愛你的團隊。好的,那我覺得這可能是你的鉤子。所以,我認為你可以這樣說,我是一個代碼猴子,也就是軟體工程師。我工作中最好的部分是整天跟代碼玩,但也喜歡和我的團隊待在一起。是的。那樣你給了我很多下一步可以說的鉤子。你有任何肢體語言的問題嗎?你的肢體語言看起來不錯。你在進行眼神接觸。我喜歡你明顯可見的雙手。你已經看過我的Steven訪談了。哦,有時候。好的。完美。我覺得這很棒。互相笑也非常好,這樣很好。如果你感到緊張,就笑。好的。將會很順利的。好的。你可以的。這正是高效能人士面對的情況,他們對問題的回答只是答案。這不是良好對話的運作方式。
精通溝通的人讓人們很容易提出後續問題或與之互動。因此,作為一名領導者,無論你的回答是什麼,都要給人們足夠的引子,讓他們想,「哦,我想知道更多關於這個的事。」
程式設計師並沒有做到這一點,對於 Tim 而言,她對這個問題的回答非常糟糕。糟糕。
你看到了約會中的情況嗎?沒有。
哦,天啊!那你做什麼呢?乾杯。
你也乾杯。我是一名 AI 顧問,製作科技內容。
哦,好的。是的。在科技領域。
在科技領域。是的。太棒了。
那你呢?我是一名程式碼猩猩。
程式碼猩猩?是的。
哦,不。不是,程式設計師。不是,我喜歡我的工作。
告訴他些好消息。好的。是的,我們喜歡程式碼猩猩。
不,不。我曾經是程式碼猩猩。
不會吧。是的。
你曾經,嗯。大約六年,七年,也許。
是的。你喜歡這份工作嗎?
嗯,我喜歡,但我,好的,我原本以為我喜歡,但後來我意識到我並不喜歡。
不會吧。是的。這就像一件事情,在結束後,你會想,等一下。我當時並不那麼快樂。
知道嗎,我要說,我不認為他應該稱自己為程式碼猩猩。
是的,這有點、這是。貶低人的。
對,還有,還有些人根本不知道那到底是什麼。就像我自己其實也不太了解是什麼。我當時在想,什麼?
但他的反應有點告訴人。她說,哦,不。我知道,不。
所以,她說了,哦,不。首先,我之後跟她說,我為什麼這樣做?如果你不同意某人,你可以和他們不同意,但然後給他們別的東西。
所以她基本上是像,哦,不。然後他說,是的,我喜歡我做的事。
是的,但我覺得他在這方面有責任,因為他不應該把自己描述成程式碼猩猩。
是的。一旦你聽起來像是某種非自願的,像是反對你意願的奴隸。
完全正確。如果我說我是播客猩猩,你不會想,哦,太棒了。我為你高興。
對吧?不會。我會覺得奇怪。
確切地說。他們添加的「猩猩」這個詞讓它聽起來很痛苦。
我覺得你是對的。他,他應該想出一個更好的答案。
這就是對領導者的啟發:你經常被問到什麼問題?
我知道商界的人經常被問到一樣的問題,無論是在網絡洽談中還是商業推介中。
我每次觀看《龍穴》或《鯊魚坦克》時都會這樣想,你應該知道這個問題會來。你想要有一個非常非常好的答案。
因此,確保你能夠準備好答案,你能利用的故事越多越好,對吧?這就是為什麼我希望你在手機中開始記下所有出現的故事,這對你來說非常重要,要有好的答案,對於那些你知道會向你提出的問題。
那麼,什麼是很棒的答案呢?給我一個很棒答案的例子。
所以如果我是一家媒體公司的 CEO,那麼什麼是很棒的答案呢?如果有人問,你在做什麼?
是的。我是一家媒體公司的 CEO。
所以你想要以清晰開始。那麼你究竟做什麼?
我不喜歡那些有著瘋狂、奇怪隱喻的人。對,對。所以告訴他們你在做什麼。
我是一家媒體公司的 CEO,你知道,我們與一些驚人的客戶合作,比如,讓我知道你合作過的最好的客戶是誰,最有趣的客戶是誰,或者你合作過的最有趣的項目是什麼?
告訴我那個故事,或者告訴我你是如何副業的。
所以如果你的工作無聊,就說,哦,你知道,我是一家媒體公司的 CEO,但我在空閒時間種植花園。
就像,給我一個副業,讓我可以問,哦,哪一種類型的媒體,或告訴我關於園藝的事。
所以給出一個有趣的故事,告訴我你為誰工作,或者給我一個非常有趣的副業或熱情。
我聽你說,作為領導者使用「因為」這個詞對於讓人們跟隨你來說很重要。人類需要理由。
當有理由時,即使是一個愚蠢的理由,它也會幫助我們感到更有動力。有一項很愚蠢的研究顯示,研究人員讓人們在圖書館的複印機前詢問,「我可以復印嗎?」
現在,在複印機前排隊的每個人都是要復印的。他們發現,那些走上去想要插隊的人,說「勞駕,我可以復印嗎?」的時候,他們會被拒絕。他們會說,不,老兄,去後面排隊。我們都在復印。
但如果有人說,「勞駕,我可以復印嗎?我真的有事情需要復印。」像這樣有理由,人們更有可能讓他們插隊,儘管這與第一個情況完全相同。
這項研究的重點是,如果你有一個「因為」,即使這是一個愚蠢的「因為」,人們更有可能為你做事情。
我不太喜歡這個想法,但對我們來說重要的點是你要知道你的「為什麼」。這就是為什麼我說,告訴人們你幫助誰。
所以如果你是一家媒體公司的 CEO,你幫助的就是你最有趣的客戶。或者如果你是一名生活教練,不要只是說,我是一名生活教練或顧問。我是一名生活教練。我幫助那些真的想控制自己營養的女性。
然後我知道你為誰工作。那是你的「為什麼」,這給了某人一個理由。
或者,你知道,我真的很想和你合作。我覺得我真的能改變你的營養觀念,使你能更好地控制自己的營養。
那個「因為」,即使是隱含的,即使我已經聽過,也能吸引某人,讓他們覺得,「啊,如果他們有一個為什麼,我可以認同那個為什麼。」
而我不認為他在這方面做得很好。然而,他對她非常熱情,儘管他並不喜歡。
我覺得這樣很有尊重。那麼他們兩人怎麼知道對方是否對自己有吸引力呢?確切無疑。
這就是我為什麼做我正在做的事情的原因。
造成孤獨的首要原因是我們對朋友和愛情都不表達我們的喜愛。
在所有這些約會者中,沒有一個人,0%,表現出任何明顯的喜愛。
我們要怎麼樣生孩子?
如果我們不表達我們的喜愛,我們怎麼會有婚姻?
如果我們不知道某人是否喜歡我們,我們又怎麼會有朋友?
我認為我們應該到處表達、擴大我們對伴侶的喜愛。
那麼,我該如何表達我喜歡某個人呢?我又該如何知道他/她是否喜歡我呢?
好吧,從語言上說,我認為這很簡單,對吧?
你可以很直接地說,噢,我的天,這真是太有趣了。
如果某個人有趣、幽默、可愛、有趣,在那一刻,就可以說,噢,這真的好有趣。
和你在一起總是這麼有趣。
所以這是你可以做的一種方式,就是肯定你已經感受到的形容詞並大聲說出來。
對吧?比如說我覺得肯德瑞克非常有趣。
我其實在我們的前期面談中對他說過,我說,哦,你真的很有趣。
這肯定是一把雙刃劍。
他是第一個男生。
第一個男生。
是的。
我說,你真的很有趣。
這讓他感到很開心。
我當時心想,哦,是啊,是啊,是啊。
我覺得這很好。
但可能獲得深度會更難。
他說,是的,這是事實。
所以如果某個人有趣、有意思、令人愉快、善於應對,告訴他們。
這是第一件事。
不要隱藏這一點。
我們不會告訴別人,對吧?
從來不。
我們不告訴別人。
我剛才在想我上週的一個會議,我在想,天啊,如果我一開始就告訴那個人我對他的看法,真的很正面的話,可能會讓他感覺很好。
是的。
這再一次回到你提到的那點,給他們帶來血清素或者……
而且這讓你更受歡迎。
我們喜歡那些喜歡我們的人。
所以你越明顯地表達你的喜愛,其實就會讓你更受歡迎。
所以要肯定他們,讓他們知道你在想他們。
所以像,我剛想起你了。
我一直很期待這次會面。
我今天整天都在期待這個。
然後是非語言的喜愛。
對於男性來說,聲音上的表現,嗯、啊、喔,我們都喜歡這些。
我們喜歡三次點頭。
我們喜歡傾斜頭部。
我們喜歡身體前傾。
所有這些,明白了嗎?
哦,你知道,最近我讀到一件有趣的事情,女性把幽默列為她們希望男性具備的第一特徵。
而男性對女性的幽默並不那麼在意。
他們想要一個會對他們的笑話發笑的女人。
當然。
我覺得這真是非常好且很有用的,對於男性來說,是的,努力變得有趣是好事,因為女性確實喜歡這樣。
但如果你是女性,其實你不必那麼搞笑。
你只需準備大笑就可以了。
這讓我回到了喜愛的話題。
成為一個容易大笑的人,像是準備好笑,是你能為其他人做的最令人喜愛、最恭維的事之一。
這很好。
謝謝。
我喜歡這個。
這是真的還是不是真的?
我們喜歡這個。
我喜歡這個。
你甚至無法分辨。
這真是一聲令人信服的笑聲。
很好。
有時候人們會壓抑自己的笑聲,或者像是,他們會說,哦,那真有趣。
對吧?
所以,容易大笑也是告訴某人“我喜歡你”的最快方式。
當我們笑的時候,我們絕對是在表現我们喜歡某個人。
所以非語言和語言上的喜愛是非常重要的。
如果你不幽默怎麼辦?
因為很多人,我們會對自己進行分類,成為幽默的人或不是幽默的人。
所以如果你不幽默,有沒有辦法變得有趣?
有。
那就是成為最好的乘客。
如果你不是講笑話的人,講笑話的人就是對話中的駕駛者。
他們在講有趣的故事。
他們在講有趣的轶事。
他們很幽默。
他們在駕駛。
好吧,駕駛者需要乘客來對他們的笑話發笑。
所以你將成為最好的乘客。
你會對笑話發笑。
你會拍打桌子。
我喜歡拍桌子的人。
你知道,我生活中有些人不太幽默,但他們在我講笑話的時候喜歡拍桌子,那讓我感覺很好。
他們不需要幽默。
我很樂意去嘗試,對吧?
所以如果你不幽默,那就非常擅長鼓勵其他有趣的人。
你也可以成為幽默的策展人。
你找出最好的有趣GIF。
你找到最好的有趣短片。
你分享最好的有趣帖子。
像,您不必幽默就能成為幽默的策展人。
比如,我有一個雖然不那麼幽默的朋友,但他發給我的短片和迷因都是最好的。
所以我認為他是幽默的,儘管他從未講過笑話。
他只是在轉發別人的有趣內容。
完全正確。
但這是與他相關的。
但這確實使他變得有趣,因為他知道如何挑選有趣的東西。
因為我有一個朋友會發送像最糟糕的GIF。
但這不是有趣的嗎?
是的,那些根本不有趣。
但難道不讓我笑嗎?
糟糕的GIF。
你是什麼意思?
那些GIF非常奇怪。
哦,我的天,真可憐。
我有一個朋友,他叫阿什,他會發送火爆的GIF。
但我有另一個朋友,我不會提他的名字。
是的,請不要提他的名字。
不,我只是擔心大家都在聽。
他真的發送一些不好笑的GIF。
我們都有一個朋友會發送像糟糕的迷因。
他們會把它放進聊天中,大家都會…
點贊。
知道嗎?
但是,這難道不讓你有點想笑嗎?
你不喜歡他們這樣嗎?
我喜歡他們。
但是我在想,他們能否改善他們的迷因技巧?
是的。
比如,我不會冒這個風險。
特別是如果我已經有一段時間沒有發送過火爆的表情符號。
我不會這麼自信。
好吧,如果是他們,如果是我,如果我說,我不那麼幽默,我可以學會變得幽默。
你認為你能學會幽默嗎?
我覺得我已經學會了。
我認為我已經學會了用我的幽默感變得有點搞笑。
我正在上即興表演課。
真的,真的在上即興表演課。
幽默的很多部分就是嘗試不同的東西,看看哪些能引起反應。
所以如果你不搞笑,但想要變得搞笑,並且有什麼需要工作的地方,可以去上即興表演課,努力在舞台上變得幽默。
我還認為你可以研究搞笑的人,看看他們是怎麼開玩笑的。
比如,你也可以有同樣的笑話。
例如,我有一個朋友,每當他來我們家,當我對我的丈夫說「親愛的」,他就會回答「是的」。
這總是很好笑。
這總是很好笑。
這是他唯一真正講的笑話。
但我很喜歡。因此我認為你也可以擁有那些你已經想出來的笑話,只是重複使用。
還有觸碰。
這算是一個有趣的提示嗎?
是的。
我喜歡觸碰。
但你必須小心一點,因為如果你不真誠或笨拙地去做,那就會完全失敗,看起來非常糟糕。
我喜歡擊掌。
就像,我非常喜歡「哦,我的天,那太棒了」。
是的。
哦,我的天,我們都對此感興趣。
就像,我喜歡你做出搞笑的表情。
只有你能做得了擊掌這件事。
什麼?
我不知道這是否是英國的特性,但如果我在會議上開始與人擊掌,人們會覺得我非常奇怪。
不,我認為人們會喜歡。
不,我認為人們對你會有一個模型。
好的。
我認為他們理解你在興奮時的熱情上限,你知道的,玩樂的樣子。
我認為擊掌是超出你舒適圈的。
你知道詹邁瑪嗎?
當然知道。
她可以擊掌。
她可以這樣做。
當然。
因為那像是擊掌的感覺。
我想我曾經和詹邁瑪擊掌過。
有道理。
是的。好吧,找出你的特質。
你有一種風格。
是的。
每個人都有一種風格。
你的風格不是擊掌,但它可能是其他的東西,比如乾燥的幽默感。
事實上,他們做了一項研究,研究了擔心者和不擔心者,比如神經質和非神經質者。
神經質的人以自嘲的笑話著稱,我們喜歡這一點。
就像他們不斷地取笑自己,而我們喜歡這樣,而低神經質的人——那些並不擔心的人,真的很自信,他們喜歡講其他事情的笑話,但從不講自己。
所以,大家都有自己的風格,這很好。
你必須找到它。
而且你應該研究那些跟你一樣的人,對吧?
就像,我喜歡看那些脫口秀,比如,你知道的,吉米·基梅爾或其他,並且我會注意那些每30秒有多於一次笑聲的訪談。
所以,我在演講中的目標——我為很多組織做很多演講——我試圖每分鐘有一次笑聲,如果可以的話。
我認為如果你每分鐘有一次笑聲,你就被認為是搞笑,這實際上會讓大腦更容易學習。
因此,在訪談中,我會密切關注哪些訪談——哪些訪談每30秒、30到60秒能引起笑聲,我在注意他們是怎麼做到的。
這就是我學會搞笑的方式。
舉例來說,我學到一個非常簡單的幽默技巧,就是如果你有一、二、三樣東西,第三樣很奇怪,人們幾乎總會笑。
所以如果你這樣說:「哦,你知道,德克薩斯很棒。這是塔可餅、牛仔帽和熱女孩的地方。」
如果你把第三樣變得奇怪,人們基本上會覺得很搞笑。
所以,如果你有這些元素,你可以開始玩弄這些東西,前提是你有學習的心態。
但我注意到這是一種模式,只是通過觀察人們的經驗來得出的。
所以,我認為你可以找到一個像你的人。
你應該找一個英國的聰明人。
誰是搞笑的英國聰明人?
傑克。
傑克很聰明。
傑克。
然後看看他們講的笑話是什麼。
我敢打賭這些笑話也會對你有用。
是的,對。
我也會從英國聰明人那裡竊取笑話。
當然。
所以,我認為這很好用。
我還認為有一個關於魅力的研究。
我們在說的是大師級的溝通者,尤其是領導者。
我和很多領導者合作。
我告訴他們,其實你可以通過你的榜樣來引導自己,這會完全改變你的肢體語言。
他們請演講者上台進行一分鐘的演講,順便說一下,對於不是演講者的人來說這非常困難。
所以,他們讓他們在舞台上做一個小演講。
然後他們把他們帶出去說,好的,現在我們希望你們通過史蒂夫·喬布斯來進行另一個演講。
現在,不要告訴任何人你在做什麼,但就在你心裡,通過他來進行。
當他們上台時,他們變得更加有魅力。
他們使用了更多的聲音變化。
他們使用了更多的手勢。
他們更自信。
他們在舞台上的時間幾乎是之前的兩倍。
而且他們更喜歡這樣。
僅僅是通過通過史蒂夫·喬布斯。
所以,我分享這個是因為我認為你不一定必須自行變得搞笑或有魅力。
但如果你讓自己通過你所認識的最搞笑的人,或者最有魅力的人,這可以改變你的聲音和非語言提示,使其更像那個人。
微表情。
是的。
好的。
我覺得當我問你一個問題時,每個問題都是你最喜歡的問題。
我有一些不是我最喜歡的問題,但你還沒有問。
好的,太好了。
這就是我進入這項工作的原因。
其實是微表情。
所以,有很多人,尤其是如果你生活中有自戀者,他們會把中性表情誤解為負面表情。
所以,我早期遇到的一個問題讓我感到笨拙,就是我以為每個人都討厭我。我以為每個人都對我生氣。因此,我會誤解他們的表情,認為他們討厭我,這讓我變得更加笨拙。這是個非常糟糕的循環。因此,我在這項工作中發現的第一件事就是:為什麼每個人都不知道這個?那時我20歲,偶然發現某些表達是普遍的。在不同的文化、性別和種族之間,我們對相同的情感會做出相同的面部表情。雖然關於微表情及其普遍性有一些爭議,但我們發現有七種表達在大多數文化中都具有普遍應用。我希望能教你這七種表達。請。
好吧,我們實際上先從恐懼開始。所以,恐懼是一種普遍的反應。當我們做出這種面孔時,它幫助我們保持安全。這是當我們的眼睛睜大,眼瞼和上眼白顯露出來。我們把眉毛抬起來,通常會張開嘴巴。之所以我們會自然而然地做出這種表情,是因為如果我們看到老虎,就像原始人時代一樣,我們的嘴巴張開,吸入氧氣,並在必要時大喊求助或全力逃生。眉毛和眼瞼抬起來,讓我們能夠盡量擴大視野。作為人類,我能做出的最安全的面孔就是這一種。對吧?我可以說任何話,可以吸入氧氣,可以看得越多越好。這就是為什麼當我們感到恐懼時會做出那種表情。當我們看到這一點,尤其是在商業環境中,你會發現,哦,我剛剛觸及到一點緊張感。這通常發生在困惑的時候。因此,有時我在做報告時,會注意到有人會這樣做,我知道我剛剛說了一些他們不喜歡的話,或者讓他們感到緊張,甚至有點害怕。我會說,這很有道理,我們都還好吧?讓我重溫一下,再解釋一遍。所以,我辨認出恐懼,並立即解決它。因此,你要注意的就是某人眼睛的上眼白。那就是你知道某人剛剛被觸發了,你觸發了他們一絲緊張感。當你說某人眼睛的上眼白時,你指的是什麼?我字面上是指上面的眼白。所以,不是下眼白。像我害怕的時候,我的眼睛會撐開,讓你看到我的上眼白。這種情況非常不自然,對吧?你通常不會這樣做。當我們實際上感到恐懼時,我們會這樣做。現在,我通常會抬起眉毛來表示一種標點符號,但這更像是一種更大的表情。當你看到它時,確保你立即解決它,以平息那種恐懼。好吧,恐懼是第一個。我想談的第二個是厭惡。所以,厭惡是一種非常消極的情感。我們對不喜歡的事物會有這種反應。我們會皺起鼻子,露出上面牙齒的白色部分。呃。對,是一種感覺。我們這樣做是為了抑制鼻腔,就像當我們聞到不好的氣味或嘗到不好的味道時一樣。有趣的是,我們在聽到或看到不喜歡的事情時也會這樣做。我在識別謊言時經常看到這一點。因此,我們進行了大量的謊言檢測研究。我注意到,說謊會讓人感覺肮髒。我們不喜歡說謊。所以,人們在說謊的時候,通常會表現出厭惡的表情。因此,我會問,比如你對新來的那個家伙怎麼看?哦,是啊,他還不錯。他們卻保持著這種表情。如果你向某人問了一個基於偏好的問題,注意他們是否表現出隱秘的厭惡。如果他們在說謊,通常會顯示出厭惡,因為他們對自己不得不做出這種區分感到厭惡。因此,這是一種抑制裝置。你總是要注意眼睛上方。這不是我們自然而然會做的,對吧?我們根本不會這樣做。因此,這是一個很好的注意事項。此外,你還可以更好地預測厭惡帶來的行為,因此,如果你問某人問題,他們會說,嗯,你知道他們不在好的心理狀態,這時你要立即給予允許。嘿,看,我支持你。我寧願知道你真正的想法。我曾經通過給予某人完全的允許來告訴我真相而防止了謊言。是的,我有時會這樣做,當我不想做某事的時候。因此,有人可能會問,你想去這家餐廳嗎?我會去,啊。是的。你甚至沒有意識到你在這樣做,因為我們是出於無意而做的。它看起來像是在思考,但實際上我已經泄露了我其實不想去的信號。為什麼不在關係中說,我們很好,我們不必去吃晚餐呢?是的。我更願意這樣說。好吧,那就是厭惡。憤怒是一個非常有趣的情感。關於憤怒,他們做了電腦生成的面孔。他們發現,當你表現出憤怒的組件時,你的臉看起來更強壯。人們認為你看起來更強大。因此,從進化的角度來看,當我們生氣時,我們的樣子會看起來更有力,這在我們要進行戰鬥之前是有道理的。所以,憤怒通常是當我們緊繃著眼瞼,肩膀夾緊,嘴唇緊繃時表現出來的。我們經常會把下巴向前翹。把下巴翹起來。像是在戰鬥之前,人們經常會說,怎麼了?怎麼了?他們把下巴翹起來,因為這樣看起來更有力量。這是一種顯示領土性姿勢的方式。我們還會緊繃嘴唇和眼睛,這樣可以讓我們看得更清楚。因此,在戰鬥之前,你會看起來困惑。對不起,妮基。好吧,讓嘴唇變硬。是的。我以為我嘴上有個心形的標記。哦,你剛才其實做得完美。是的,然後你會看到那些垂直的線條出現,然後把下巴翹起來。是的。
這就像是,你在做什麼呢?
我不喜歡這個。
如果你保持那種表情,你會開始感到生氣和防衛。
這不是很奇怪嗎?
是的。
所以,這讓你看起來很強壯。
這就是我們做那個表情的原因。
我在商業環境中總是留意,通常不會看到那種完全的憤怒,對吧?
但你經常會看到下巴翹起。
所以,當我在會議上或團隊電話中,看到某人這樣做時,
是的。
我知道我剛剛讓他們有點生氣。
通常,人在憤怒時會做兩件事。
他們會進攻或防衛。
我想要避免兩者。
所以,當某人生氣時,他們會說,這不是我的錯,是你的錯。
進攻。
或者他們會變得防衛。
這不是我的錯。
我不想要那樣,對吧?
所以,他們經常會攻擊或變得非常防衛。
我想完全卸除這種情況。
所以,我會說,嘿,看看,我們在同一條路上。
如果你看到某人生氣,你要立即進入分享共同理解和共同目標的狀態。
好的。
這就是憤怒。
讓我們談談一個好的情緒,快樂。
我們之前談過快樂,真正的快樂表達是當快樂達到我們上頰部肌肉的時候,全都上去了。
自從我們上次見面以來,我知道我非常努力地想微笑。
但對我來說,這真的不太好。
我知道。
但是當你快樂的時候,就像你之前真心地笑時,那是自動的。
它已經發生了。
所以,這是上頰部肌肉。
當我們調動這些上頰部肌肉時,不要假裝微笑。
我寧願你真心微笑。
那樣看起來很好。
真的嗎?
是的,是的。
那很好。
哦,是的。
我喜歡。
我總是留意虛假的微笑,對吧?
尤其在工作場合,如果有人,特別是在銷售中,我做很多銷售訓練。
如果有人說,哦,是的,我喜歡這個,但他們其實不喜歡。
你還沒有完成銷售。
要繼續建立關係。
所以你要找尋真正快樂的缺失。
這才是真正想要的。
正如你所說的,這與你臉部的這一區有關。
是的,這一區的臉。
所以,這應該上揚。
一直上去。
是的。
還有,記住,任何人都能假裝微笑。
這全在於你的上頰部肌肉。
全在上頰部肌肉中。
好的。
這樣。
是的。
就這樣。
這就是為什麼你必須小心肉毒桿菌,因為有很多,如果你想我可以多說說肉毒桿菌,但當人們注射肉毒桿菌以消除微笑皺紋時,他們其實會感到更不快樂。
所以,有一種反饋假說,就是當你表達情緒時,你其實會開始感受到這種情緒。
所以那些注射肉毒桿菌以消除微笑皺紋的人無法做出真正的快樂面容,並且實際上感到更不快樂。
對於負面情緒也是一樣。
所以,如果你施打肉毒桿菌來消除憤怒,你實際上會感到更不憤怒。
他們已經開始將其用於憤怒管理,就像如果你做了肉毒桿菌以放鬆憤怒肌肉,你實際上會變得不那麼易怒。
所以,當我們開始改變我們的臉時,會發生各種各樣的事情。
哇,好吧。
這就是憤怒。
悲傷。
是的。
悲傷是所有表情中最具傳染性的。
所以,悲傷是最難以假裝的。
這真的很難做到。
所以,首先,你拉下嘴巴形成皺眉,然後鼓起下唇,接著把眼睛擠在一起,然後稍微垂下眼瞼。
嗯哼。
哦哦。
讓你打了個哈欠。
有趣的是,如果你製造出悲傷的表情,會讓你打哈欠或流淚。
你的眼睛流淚了嗎?
是的。
這有效。
我想哈欠讓眼睛流淚了。
但這一切都是同一系統的一部分。
哦,對吧。
這不是很瘋狂嗎?
真有趣,對啊。
這種情況發生不是很奇怪嗎?
是的。
所以,你知道你做了很好的面部表情或很好的悲傷表情,當你真的開始流淚的時候。
他們發現,當嬰兒想要注意時,他們會鼓起下唇,因為我們覺得這非常可愛,對吧?
當嬰兒這樣做時,我們會說,哦,我們需要幫助你。
所以這其實是一種進化的表現,當我們這樣做時,實際上是一種得到幫助的方式。
所以當我看到那種向下的皺眉,你知道,把嘴巴拉成向下的皺眉,我知道他們在經歷某些事情。
在工作中我特別小心這一點。
這是同理心、同情或是給予空間。
例如,如果有人在工作中經歷某些事情,你不會總是想說,嗯,告訴我你的離婚。
來,告訴我這些。
不。
你可能會想,看看,如果現在不是開會的好時機,我們可以重新安排。
我們不必現在這樣做。
所以我認為這個空間有時是最好的。
或者我能幫忙嗎?
但很難分辨差別。
很難分辨。
所以你只需要問。
是的。
我想人們在編碼情感時犯的錯誤是他們認為必須完全依賴自己的解讀。
不。
如果你看到一種你不知道意味著什麼的表情,可以說,嘿,一切都好嗎?
你還好嗎?
你想告訴我什麼嗎?
不論是好情緒還是壞情緒,尋求清晰總是好的。
我還有一個小技巧,如果你想讓某人冷靜下來,又不確定他們在煩惱什麼,說出你認為的情緒,讓他們來更正你。
所以我經常會用“沮喪”這個詞,因為人們幾乎總會更正你。
所以我會說,你是不是感到沮喪?
不,我不沮喪。
我生氣。
哦,這很好。
至少我們在同一個頻道上。
我知道你生氣。
有趣。
這真的很有效。
有時這會讓人稍微緊張一下。
是的,但至少你獲得了真相。
確實。
這的確能啟動對話。
是的。
而且能讓你了解他們實際上在感受什麼。
好的。
我們已經談過這些了。
輕蔑。
我相信輕蔑和驚訝是最後的。
所以我們最後再談輕蔑。
驚訝是非常簡單的一個表情。
它實際上是所有微表情中持續時間最長的,因為我們希望能從遠處看見它。
所以我們就像是盡可能地展開。
驚訝本身並不積極也不消極。
驚訝最重要的是驚訝和恐懼之間的區別。
這就是為什麼。
如果我對你說,你知道那封週一會發給整個團隊的電子郵件嗎?
驚訝,我完全不知道。
而與此相對的恐懼,我不知道。
所以在判斷某人是否知道某事時,驚訝與恐懼的區別非常重要。
這在孩子和青少年身上也非常有效。
因為他們藏不住情緒。
他們真的很糟糕於隱藏。
所以如果你問,他們是否拿了我的手機?
可能沒有或可能是。
對吧?
我想,對孩子來說,我最喜歡的還有點頭。
點頭這個暗示在孩子和伴侶中非常有效。
你沒有聽到我說的。
在這個文化中,當我們點頭表示「是」的時候,就是「是」。
當你橫著搖頭時,則表示「不是」。
對於孩子,你常常可以這樣問:你想去遊樂場還是想留在這裡?
他們通常會選擇你所聯想的正面暗示的選項,因為他們在讀取你的影響以找出更好的選擇。
所以在我的孩子中,我會問:你想穿這件襯衫還是那件襯衫?
然後我會表示厭惡,他們就會說,哦,明顯是這一件。
所以如果你想鼓勵某人做出選擇,也可以通過連結暗示來做到這一點,
如果你知道這兩個選擇是相同的,對孩子來說特別有效。
好的,最後一個是輕蔑。
輕蔑是輕視、蔑視、悲觀。
它是優越感的標誌,這就是為什麼它如此危險。
當某人感到輕蔑時,他們通常會感覺比你更優越,或是他們知道的比你多,或是他們認為自己比你更好。
在婚姻中,這種情緒特別有害。
約翰·戈特曼博士發現,當他觀察一對夫婦的靜默影片時,
他可以以93.6%的準確率預測如果一方對另一方表現出輕蔑,這對夫婦是否會在30年內離婚。
也就是說,如果你在一段關係中,有一方對另一方表示輕蔑,
他們顯示出單側嘴角上揚,輕蔑是單側的嘴角上揚或是冷笑。
對吧?
如果他們表現出那樣,這意味著他們感覺比那個人強。
如果不加以處理,這種情緒將潛滋暗長並演變成不尊重和仇恨。
所以戈特曼特別關注輕蔑,因為他知道如果關係中的某一方對另一方感到輕蔑,
他們感覺自己優越於那個人。
這不是一段平等的婚姻。
這是唯一的表現方式嗎?
冷笑是輕蔑最可靠的展現方式。
好吧。
可衡量。對吧?
那眼球翻轉呢?
你知道,眼球翻轉可能有點傻。
但輕蔑無論在什麼情境下都是不好的。
對吧?
像是如果有人說,我不這麼認為。
你知道他們感覺比你強。
這永遠不是好事。
眼球翻轉,你可以這樣理解:哦,你真傻。
對吧?
所以輕蔑是唯一一種你不想在個人資料圖片中意外表現出來的表情。
所以永遠不要顯示不對稱的微笑。
其二,如果有人對你表示輕蔑,那麼你就需要在建立關係上多下功夫。
現在,你不知道這種輕蔑是什麼。
它可能關於你,可能是關於一段關係,甚至可能是自我輕蔑。
對吧?
但你想立即問:發生了什麼?你感到怎樣?你在思考什麼?
你對我有什麼問題?
以確保你解決了造成這種輕蔑的原因,讓它不再深化。
但它在關係中確實是會加劇的,對吧?
會加劇。
你認為還有轉圜的餘地嗎?
因為人們會想到他們生命中認識的人。
會有些關係隨著時間的推移而逐漸積累了輕蔑。
所以每當你再次見到這個人時,你已經有點緊張了。
你可能已經在微笑,翻白眼,等等。
唯一的途徑,唯一的途徑是共同經歷。
通常多說話是無法解決的。
你可以多談。
但如果你有共享經歷,譬如說你在一起建立催產素或腎上腺素,
一起做一些讓你們兩人都有點害怕的新事物,
這會創造各種化學聯繫和紐帶。
也因此,有時當人們去旅行、夫妻度假時,
能讓他們重新回到最初狀態,
這真的會從化學上帶來重置。
如果你表現出輕蔑,你可能會不尊重那個人。
你必須進入共享活動中,以重建對彼此的尊重。
我們能改變嗎?
能嗎?
我想這是一個許多人都在思考的問題,這對於從你那裡學習和聆聽很根本,
就是這種深信我們可以改變自己的信念。
因為我們中的許多人認為我們的個性是固定的。
它們是僵硬的,來源於我們的創傷、童年、遺傳基因。
但對於我自己的個性來說,我想問的是:什麼是個性?
我能改變我的個性嗎?
我應該改變我的個性嗎?
你在某種程度上可以改變你的個性。
這可能不是你想要的答案。
但其實這是一個研究過的問題。
當你看待個性時,它由五個主要特徵組成,被稱為OCEAN。
開放性、責任感、外向性、宜人性和神經質。
地球上的每個人都有這五個特徵,它們在高、中、低的範疇內。
這些特徵在某種程度上是遺傳的,有一定的基因因素。
所以我們有一部分基因是無法改變的。
例如,性格特徵的遺傳率介於42%到57%之間,這意味著有一部分的性格特徵確實是由我們的基因所決定的。但是這樣仍然給了我們相當大的靈活性。我所關注的是,如果你在神經質譜系上處於低端,例如神經質就是你如何擔心的表現,你不可能完全變得低神經質,也不可能變得非常神經質。這樣的變化範圍太大。但如果你願意,你可以達到中等水平。如果你在高端,那麼你可能會降低到中等。因此,你有大約30%到40%的潛力進行變化。所以如果你想改變你的思維方式、目標或性格,你有約30%到40%的自由度去按照你的意願成長或改變,只要你有目的性。
你能給我定義那五個特徵嗎?
可以。
好的,首先是開放性。開放性是你有多好奇,對新體驗的開放程度有多高,以及你的創造力如何。高度開放的人。其實,我有你的性格特徵。
哦,不。
你準備好查看它們了嗎?
我準備好了。
好吧。你是高度開放型,能達到的最高開放性。
這意味著什麼呢?
高度開放意味著你熱愛新事物。你喜歡嘗試新事物,實驗新事物。我想這就是為什麼你在這種環境中願意接納新人的原因。因為你喜歡有新的問題。高度開放的人非常好奇。
好的,與此相對的是低開放。低開放的人喜愛習慣、傳統、日常。喬克剛才說我是個控制狂。
是的。控制與開放性無關。
對的。就像你願意環遊世界,你願意認識很多新的人。低開放的人則希望一切保持不變。他們不想旅行。他們不想體驗新事物。這是因為其實他們發現,高度開放的人有一種叫做DRD4的基因,這意味著當他們經歷新事物時,他們會獲得額外的多巴胺。這就是為什麼極其高度開放的人會成為“腎上腺素成癮者”。他們總是尋求非常新的體驗,因為他們想要那種多巴胺的刺激。事實上,當他們嘗試新事物時會獲得更多的多巴胺。而低開放的人則在新體驗中獲得的多巴胺較少。所以他們會想,為什麼還要去旅行,當我這裡有完美的安排呢?
我認為人格特徵中真正重要的是,沒有壞的性格,也沒有錯誤的性格。我們想要性格的多樣性,因為我們的高度開放者他們探索。他們是嘗試所有新事物的人。我們的低開放者則尊重我們的傳統和儀式。
所以在尋找伴侶方面,這是非常重要的。如果我現在在約會,我可能會讓約會對象進行一次性格測試,以便我們能看看是否合適。我會把這個測試免費提供出來。所以我有一個性格測試,它是免費的。我認為每個人都應該參加,以了解自己的性格,還有了解你最好朋友的性格,你伴侶的性格。你會尋找什麼?
好的。所以我知道哪些性格搭配得很好。一個高開放和一個低開放的人會遇到麻煩。
好的。
所以喜歡自發性,想嘗試新事物、新體驗的人,與一個只想待在家裡、做同樣老事情、去同一家餐廳的人相較。
是的。
所以我們來具體談談這個。我很快就知道。是的,你可以讓人們參加測試,然後查看結果。你可以實際截圖查看。如果你不確定,可以問某個人,你通常午餐吃什麼?高開放的人會說,哦,我喜歡嘗試新地方。他們每次的點餐都是特餐。低開放的人想去同一家餐廳,與同一位服務生點同樣的餐,並且他們永遠不會嘗試特餐,為什麼要冒這個險?
這是非常不同的做法。每一餐,他們都會在關係中出現問題。如果你對新經歷的接納程度相同,那就容易得多。企業家,作為領導者,通常在開放性上比較高。因此對你來說你是高開放是非常合適的,因為你願意嘗試新事物,你願意冒險去追求成果。你願意說,好吧,我要冒這個新想法的風險,看它是否會奏效。我喜歡為了成功而冒險。
我知道。
這是因為你追求高多巴胺的動力。然而,高開放的企業家往往會有“閃亮物體綜合徵”,他們不斷追逐新想法。
不。
而且不一定都能成功。
不,並不是我。
好的,我在開玩笑,當然。
因為你會這樣做,對嗎?
是的,沒錯。而這可能會非常讓人分心。因此,如果你與一位高開放的領導者共事,你可能會感到非常沮喪。他們總是想嘗試新項目。
你認為如果我在建立公司,我應該尋找與我在開放性上相等的人,還是尋找互補的呢?
正是如此。
哦,天啊,他們會讓我感到沮喪。
他們會讓你感到沮喪,但他們會讓你保持警覺。
確實。對吧?你永遠不應該把首席財務官找成高開放的人。
確實。這非常正確。這是多麼有趣的事情,對吧?
所以像招聘多樣性在性格上是非常重要的。我在公司內部進行性格培訓時所看到的錯誤是,經理們聘請他們相同性格的人,因此他們都面臨相同的問題。他們永遠無法持之以恆。這引出了我的另一個主題:盡責性。
是的。盡責性是我認為相反的性格吸引相互的地方。這是我認為有效的領域。盡責性是你對細節的態度。因此,高度盡責的人喜歡,比如我自己是高度盡責的。我喜歡按字母排序。我喜歡顏色編碼。文具讓我感到無比快樂。我喜歡便條紙和文件。
我喜歡有15個不同隔間的手提包。
我讓你失去興趣了嗎?
是的。
你讓我失去興趣了。
好吧,我失去你了。
是的。
因為你是中等開放的。
是的。
我是說,抱歉,你是中等認真。
我是說,你剛才描述的所有事情,我完全不是那樣的人。
對,因為你是中等的。
但我在工作中喜歡細節。
就像,我希望工作是出色的,並且我們能夠關注細節。
但我不是你描述的那種有組織的人。
對。
而且,你也不是在做所有細節。
不。
對的。
你有一個團隊負責那個真的很難的研究或編輯細節,因為你可以做到,但你不是特別、特別認真的。
我是非常非常有責任感的。
所以我喜歡細節。
例如,我為我的家庭有一個顏色編碼的日曆。
我就是唯一一個查看它的人。
我希望我能像那樣更多一些。
所以高度成功的人通常會更有責任感。
我們必須記住,他們已經研究過這一點。
在婚姻中,兩個低責任感的人會有更多財務問題。
是的。
所以不幸的是,這是一個高責任感可以在婚姻中、財務上、商業上幫助你很多的地方。
但是中等也可以。
因此,如果你是低責任感,你可以通過工具、訓練、習慣書來提升自己的責任感。
這就是為什麼習慣書總是上暢銷書榜。
因為全世界所有的低責任感和中等責任感的人都知道,哦,如果我想要成功,我只能獲得更多的習慣。
順便說一下,在與艾什莉和肯德里克的第一次約會中,艾什莉說她有一個電子表格來記錄她的日常開支。
而他則驚訝地表示,哇,電子表格?
她在那個回答中顯示出她非常有責任感。
在新關係中,了解某人的責任感是非常重要的。
一個高責任感的人,他們永遠不會遲到,但如果你遲到他們會非常生氣。
因此,了解你的團隊和伴侶的責任感,可以更好地預測他們的行為。
這裡也有神經多樣性的元素嗎?
因為我在想,如果某人有ADHD或……
是的,我認為他們現在正在積極研究這個問題。
我認為神經多樣性,神經多樣性裡有個性趨勢。
我不確切知道它們是什麼,但是我知道他們在考慮神經多樣性的社區如何處理責任感或開放性。
我知道,例如,神經多樣化的人對眼神接觸的化學反應是不同的。
所以我談到眼神接觸時,我必須非常小心,對於我神經多樣的社區來說,眼神接觸對他們來說更困難。
這是因為當他們連接時,他們想要處理和思考。
所以如果他們進行眼神接觸,會對他們造成更多的分心。
因此,他們在與他人的互動或連接中有很多不同的反應方式。
好的,外向性。
這是一個酷孩子的特質。
我把它稱為個性的酷孩子,因為每個人都在談論外向和內向,但其實中間型(ambiverts)的人對我來說更有趣。
大多數人其實都是中間型。
他們介於外向和內向之間。
內向的人從獨處中獲得能量。
外向的人則從與他人相處中獲得能量。
中間型的人可以調整成外向的能量,但他們需要很多的充電時間。
就像我昨晚睡了11個小時以準備這次面試,對吧?
因為我知道這將是一段密集的互動時間。
所以我想在睡前有很多平躺的時間,因為我偏向於內向的中間型。
我可以從合適的人那裡獲得能量,但我無法做到太多的社交。
你在鏡頭外也是這樣嗎?
如果我問你丈夫你在家裡的樣子,他會怎麼說,如果我讓你丈夫模仿瓦內莎,讓我看看那會是什麼樣子。
瓦內莎在家。
會是這樣,但是更奇怪。
就像我在家裡是一個奇怪的人,但會完全是這樣,更誇張,因為在家我真的很自在。
就像我是一個搞笑的媽媽。
與我的女兒們在一起,就像我會穿上恐龍的衣服,做舞蹈表演。
我在家裡非常搞笑。
如果你問他,他會可能說更誇張一點。
更誇張?
是的。
更有表現力。
你更有表現力。
哦天啊。
你覺得我很有表現力嗎?
我覺得你還挺有表現力的。
哦天啊。
我在家裡可能更有表現力。
真的嗎?
是的。
因為我更加自在。
好吧。
我在和我的女兒一起演戲。
就像我會演整張《冰雪奇緣》的原聲帶。
我在這裡不會這樣做,但在家我會。
我們得做多少集你才願意演唱《冰雪奇緣》的原聲帶?
一百億。
好吧。
如果我們做一百億集,將沒有人會和我們在一起。
好吧。
所以外向性是很重要的。
這在約會時也發生了,他說:“我是超級外向的人。”
而她則說:“哦,我不太出去。”
如果某人非常外向,他們需要很多與人相處的時間,而某人則非常內向,他們不想要這種社交時間。
這在關係中會造成持續的緊張。
你還會注意到公司內有些角色會招聘需要外向的角色。
例如,如果你在銷售部門,你不能是內向的。
因為你將要打冷電話。
你必須建立關係和融洽的交往。
你必須喜歡那些人際網絡的活動。
因此,考慮這一角色的理想個性是很重要的。
例如,我在公司中有一些角色,其實我不想要一個外向的人。
我不想要閒聊。
我不想讓你社交。
我想要你非常有責任感並且直接。
我們曾經有過這樣的情況,我擔任了一個角色,必須讓一位因為想聊天而被解除的員工離開。我心裡想,我無法聊天。我沒有時間聊天。我只是想,讓我們並肩工作,但是別跟我說話。差不多是這樣。你知道我的意思嗎?我知道我們的團隊對她來說不夠外向。因此,在為你的性格招聘角色時,你要非常小心。所以外向者就這樣。好吧。這很有趣。順便提一下,最好的領導者都是高度外向型的。我發現這一點。高度外向型的人。是的,我是什麼?你是中間的。三顆星中的兩顆。是的,中間的。中間的。說得通。我覺得如果你更外向,可能會對你的業務有幫助,但也可能不會,對你來說可能會分心。嗯,但這就是研究所說的。我認為如果我更外向,會成為更好的領導者。我認為我的業務會更成功,因為我覺得我會更容易建立新關係,你知道的。我們可以幫你提升這一點,但你不可能完全改變,對吧?我們可以讓你的外向性提高,但這會消耗很多精力。實際上,我們可以改變任何我們想改變的東西,但你可能最多只能改變30%到40%。這會消耗大量的精力。然而問題是,你是否想這樣做?好吧。宜人性。宜人性是最難獲得的。宜人性是你對團隊工作的方式。高度宜人的人希望每個人都喜歡他們,通常對所有事情都說好。他們是宜人的。因此,團隊中宜人的人問題在於你請求他們做某事時,他們會說,哦,當然,好的。哦,是的,我知道這些人。但是他們不應該說好。是的。這是因為他們如此希望被喜歡,並且在取悅他人和設定界限方面非常困難。他們對自己的界限沒有足夠的重視。他們會對任何事情說好,但然後卻無法真正做到。你必須小心那些高度宜人的人,因為他們經常過度承諾。是的。我傾向於發現非常宜人的人,特別是在商務環境中,嘗試找出正確答案的時候。所以你有一個問題,然後你試圖找出正確答案。你永遠不會去找他們,因為他們會說出他們覺得你想聽的話,或者他們就會接受你任何的想法。你永遠無法從一個宜人的人那裡得到良好的反饋。完全正確。永遠得不到誠實。是的,因為他們做不到。我和高度宜人的人做朋友時遇到困難。因為他們經常會這樣,我會說,嘿,你想去參加兩周後的音樂會嗎?哦,好的,但是他們總是在最後一刻取消。總是。哦,是的。因為在他們的心中,或許是這樣,但大概不會,但是他們不敢告訴我。你不想讓你的CFO是個宜人者。不。不過,我們來談談低宜人性。低宜人性的人通常預設為拒絕。他們非常懷疑。他們通常不會為了融洽而做某事。由於他們預設為拒絕,他們常常會成為夢想的殺手。是的。因此,如果你在做推介或報告時,他們會說,不,這永遠不會成功。不,這永遠不會成功。或者你知道你正在和一個低宜人性的人在一起,如果他們把你所說的一切都進行谷歌事實檢查。現在,你必須知道什麼時候利用他們。就像我知道什麼時候利用我的低宜人性的人。我知道什麼時候想去找他們。像我的丈夫就可能是非常低宜人性的。事實上,領導者通常是低宜人性的,因為他們不能對所有事情都說是。他們必須願意說不。他們必須願意讓人們對他們生氣。所以我知道當我去找丈夫尋求意見時,我必須做好被他的夢想擊垮的準備,因為他會對我很嚴厲。這很好。最後一個,我最喜歡的,神經質。神經質是你如何處理擔憂。因此,你是中等。高神經質者是一個擔憂者。這就是我。高神經質者認為擔憂是一種對失敗預防的投資。是的。我們擔憂是為了保護自己。還有一些重要的事情需要知道。低神經質者情緒非常穩定。他們通常不會擔心。他們會說,別擔心,或者一切都會好起來。他們這樣做是因為他們對負面事件的化學反應是不同的。他們發現,高神經質者,如我一樣,我們攜帶著血清素轉運基因的短形式。血清素讓我們感到平靜。它讓我們感覺一切都會好。高神經質者,我們產生的血清素更少且更慢。因此,如果我遇到壞事,比如收到一封不好的電子郵件,我的腎上腺素會飆升。我的皮質醇會上升。我開始擔心。我的身體對血清素的反應緩慢,而血清素會告訴我,一切都好,會沒事。因此我會持續有較長時間的負面反應。這就是我們擔心的原因。高神經質者的化學反應感受比低神經質者更糟。所以在關係中,低神經質者會問,為什麼你在擔心這個?反正你也做不了任何事情。而高神經質者則會說,因為如果發生,就會感覺非常糟糕。而我的血清素還沒有開始起作用。所以我的丈夫是低神經質者,而我是高神經質者。這是一對很好的搭檔。這裡有性別刻板印象嗎?有。因此,女性通常在神經質和宜人性方面較高。研究已經調查了性別之間的差異。女性的神經質和宜人性比男性高。男性通常在外向性方面也較高。因此,女性在擔心方面通常較高。是的,還有取悅他人的人。是的。而男性通常在擔心方面較低,更不容易在意取悅他人。並且通常天生外向。
我們在 Flight Story 的招聘上非常謹慎,因為我深信企業的成功與招聘的優劣息息相關。而更好的招聘始於更聰明的洞察。LinkedIn 作為本播客的贊助商,擁有一些最強大的招聘數據,幫助您識別對您業務最合適的候選人。他們的平台甚至會將您與那些與您所尋找的條件匹配的人配對,這些條件可能不僅限於職位描述,還包括他們獨特的技能和興趣。因為如今的招聘不僅僅是找到最合格的人,更是找到那些經驗、能力和興趣與您公司的使命一致的人。而這也超越了申請工作的人。在任何一週中,有 1 億 7 千 1 百萬名會員並不積極尋找工作,但對新機會持開放態度。在 LinkedIn 上尋找您下一位出色的雇員,今天就免費發布您的招聘信息。
所以如果我現在坐在這個談話中,旁邊坐著某個人,而我想,他可能是個自戀者。噢,不。我會現在轉向他。所以如果你身邊有一個人認為是自戀者,只需轉向他說,嘿,我們應該在凡妮莎的網站上做這個性格測試。那麼我在性格測試中應該尋找什麼分數來識別自戀者呢?噢,我的天。這會是什麼樣的結果呢?好吧,自戀者往往在外向性上得分較高。他們通常喜歡與人相處,因為這滋養了他們的自戀。再次強調,這並不意味著所有外向者都是自戀者。我不太確定責任感(conscientiousness)的情況如何。乎,自戀者通常在宜人性(agreeableness)上得分較低,因為他們太相信自己了,以至於他們不需要別人贊同。他們覺得自己完全可以獨立。通常,他們在神經質(neuroticism)上的得分較低,因為他們不會擔心。他們心想,大家都喜歡我,我真是太棒了,為什麼我要擔心呢?至於開放性(openness),我就不太清楚了。所以幸運的是,無論他們的回答是什麼,你也不必太擔心,但你確實需要進行這樣的對話。我看到你在神經質上得分很低,這意味著你不擔心事情。那麼這對你有什麼幫助呢?何時又沒有幫助呢?關於性格最重要的事情是,首先,分析自己,了解你處於哪個範疇。其次,是分析他人。他們如何與你匹配?最後一步是你是優化還是妥協?自戀者是無法與你妥協的。所以當你討論妥協時,如果他們拒絕,你就會發現他們是自戀者。當他們談論自己的神經質時,他們從來沒有對此有過問題。噢,他們的宜人性?一直很好。噢,他們的外向性?完美。他們的責任感?他們總是做得很好。他們從未犯過錯誤。他們的開放性?他們的方式就是更好的方式。自戀者通常認為自己的性格特徵是完美的。通常來說。所以其實並不是他們的得分,而是他們如何與這個得分相關。這很有趣。這應該是一個紅旗。你在談話開始時提到,某些性格特徵與長壽相關。是的。他們研究過這個。所以你想猜猜哪些性格特徵活得最長嗎?嗯,我會說如果你有高責任感,那麼你會活得相當長。第一名。因為你不會冒太多風險。你不會犯錯。但還有一個接近的第二名。健康。因為高責任感的人非常擅長養成習慣,鍛煉,刷牙,服藥。還有一個與長壽相關的特徵。我想說是高外向性。確實如此。因為你結交更多朋友。就是這樣。你有伴侶。就是這樣。所以如果你是一名高外向的人,你有一個支持系統。你投資於你的支持系統。這樣你會不斷獲得催產素和血清素的劑量,讓你感覺良好,讓你感到歸屬感,這意味著當你需要幫助時,你會主動尋找他人。那麼你想要什麼建議?外向的人活得更長嗎?是的。外向的人和高責任感的人活得更長。你想知道誰活得最短嗎?可以猜猜嗎?你告訴我。活得最短,壽命最低的人是高神經質的人。 我們擔心到死。 我們有更多的慢性壓力,更多的焦慮,還有更多的抑鬱。因此神經質者有一個問題。而我就是這樣。我們在血清素上有問題,對吧?血清素非常複雜。我們在這方面做了很多研究。如果我產生的血清素不如其他人多,並且產生的速度更慢,那麼我所經歷到的負面經驗會比房間裡同樣的人要多得多。如果我在一輛車裡,而我們差點發生車禍,我又是那個神經質的人,這會影響我整天。我會整天感到不安和焦躁。其他人會說,你在說什麼?我們甚至沒有發生事故。是因為他們的血清素馬上發揮了作用,開始產生,他們會想,噢,我們很好。相比之下,我的就像一輛慢慢發動的車一樣。就像……我認識這樣的人。我覺得很遺憾。正是如此。他們的壽命沒有我長。因此,我在生活中非常努力地,一方面提高我的外向性,建立一個強大的支持系統,因為我知道這有助於我的心理健康和長壽。另一方面,我也在努力抑制我的神經質,減少我的擔憂,知道這不是對擔心的預防性投資。擔心得越多並不會妨礙壞事的發生,但有韌性卻會。那麼樂觀和悲觀呢?你知道,樂觀不是性格範疇的一部分。但是,高神經質的人往往更悲觀,對吧?因此,你擔心得越多,越認為壞事會發生。
你聽說過那項研究嗎?
在2015年的一項研究中,他們觀察外向者的血液測試結果,發現他們的免疫反應比內向者強。
這不是很有道理嗎?
外向者身上發生了很多事情。
首先,他們讓自己暴露於多種不同的免疫系統中。
因此,通過接觸許多不同的免疫系統,他們獲得了更多的抗體。
其次,當他們和人相處時,他們會感到更快樂。
如果你是一個內向者,和某人在一起時感到不快樂和壓力,你的皮質醇會上升。
你的腎上腺素也會上升。
你不會玩得那麼開心。
而外向者則獲得了所有這些能量,分泌了多巴胺,這讓他們感覺更好,也讓他們變得更強大。
幾年前我還讀到一件事,顯示如果你有更強的社交聯繫,這就像是一種壓力的絕緣體。
是的。
因此,如果你孤獨並且經歷壓力,你在生理上會感受到更嚴重。
這是壓力保險。
是的。
就像投資你的友誼,這就是我為什麼經常談論這個,因為它是壓力的保險。
順便說一下,終身單身的人,能預測終身單身的人。
所以終身單身的人通常 openness 低。
這意味著?
他們不想嘗試新事物。
他們不想去新地方。
他們不想去新的餐廳。
他們不會出去認識新朋友,因為他們 openness 低。
外向性低。
因此他們不會從與人相處中獲得能量。
而且他們的爭論性低。
他們甚至無法計劃。
這是你將難以見到朋友和認識別人的三重因素,因為你不會從人群中獲得能量。
你不想認識新朋友。
而且你無法持續去認識那些新朋友的習慣。
這一集對於那些人來說非常重要,因為這意味著A,你不是孤單的。有其他人有這種情況。
二,這可能是你的基因在作祟。
我認為有時人們會因此感到沮喪。
我想說,看看這點,這可能是你與生俱來的特質。
你並不適合從人群中獲得能量。
好的,我們需要努力改善這一點。
這意味著我們需要在合適的情況下找到合適的人。
所以如果我有那個人,我有很多終身單身的學生。
我會說,好吧,我們可以做到這一點。
我們可以做到。
好吧,你不會從人那裡獲得能量。
你是一個低外向性的人。
那麼你可以從哪裡獲得能量呢?
針織。
好啊。
書本。
太好了。
健行。
太好啦。
極限運動。
太好了。
這些是我希望你去參加的活動。
我希望你從活動中獲得能量,而不是從人群中。
這樣你會從活動中獲得所有這些好的東西。
認識人變成了副作用。
而且與人相處容易,因為你會在同一個活動中。
你甚至不必高度 open。
因為如果你喜歡這個極限運動,每週在同一時間去同一個地方,但遍佈整個城市。
這樣,第一次會很難,但這是一個儀式。
這是一個習慣。
然後,無論是新來的人,那就是你的應用。
那就是你的遊戲夥伴。
因此,有很多方法可以做到這一點。
你只需稍微投入一下。
我真的相信終身單身的人可以找到他們的伴侶。
他們只是需要以正確的方式尋找。
當我遇到別人時,知道他們的個性類型重要嗎?
當你第一次見到他們時,你不必立刻了解他們的個性。
然而,他們發現通過握手可以看出許多個性特徵。
通過握手。
例如,我們握手……
我現在在想太多了。
他似乎沒有握我的手。
我有點想太多,因為我本來要做的……
你會怎麼做?
別做什麼瘋狂的事情。
好吧,好吧。
就假裝我們剛剛認識。
就假裝。
假裝。
哦,見到你真好。
好吧,所以外向者握得比較堅定。
我通常也是這樣做的。
所以有時我也這樣。
非常好。
這通常是外向性的標誌。
所以,根據握手的堅固程度、長度、握手的次數等,我們可以判斷出一個人的外向程度。
所有這些因素都在告訴我們大腦如何了解某人的個性。
因此,你可以真正注意到你的本能。
這可能是正確的。
他們甚至發現了最奇怪的事情……
這是最奇怪的。
他們進行了一項研究,觀察人們握手的情況。
他們拍了影片,發現在握手之後的那一分鐘,幾乎每個人都會觸碰自己的鼻子或臉。
他們發現他們的鼻腔擴張增加,這意味著當我們握住某人的手時,我們有點像在嗅他們的手。
我聞到你。
真奇怪。
這真奇怪。
但這就是我們在做的。
因為我們在評估他們的個性。
所以我認為有很多事情在表面之下發生著我們甚至沒有意識到。
我發誓,當我握住一個緊張的人的手時,然後嗅自己的手,我會有點緊張。
真的嗎?
是的。
我不喜歡與緊張的人在一起,因為他們會觸發我自己的緊張感。
對,對,對。
最奇怪的事情。
這是一件非常有趣的事情。
當你遇到人時,你能感受到他們的氛圍。
這種氛圍是真實的。
是的,這是非常真實的,不是嗎?
這就是第一印象。
這種氛圍是如此真實。
是的,這就是為什麼我鼓勵人們不要去不舒服的地方,因為人們會察覺到那種氛圍。
去你能茁壯成長的地方。
去參加你真正喜歡的活動,因為這會顯現出來,影響你的氛圍。
這真是太真實了。
我實際上前幾天晚上和團隊做了一些事情。
你記得我們前幾天晚上做的那件事嗎?
我可能不應該說。
但我去了個我感覺非常不舒服的地方。
哦,為什麼要去那裡?
因為他們告訴我我必須去。
是的。
但你不喜歡那裡。
我每一分鐘都非常討厭。
對。
而且你的狀態肯定很差。
我之後看了看我的照片,
我心想,天哪,你的情況真糟糕。
是的。
你真的不想這樣。
你無法隱藏它。
這就像我自己的小秘密。
你像是害怕至極。
是的。
你可能真的很害怕。
所以我認為這裡能量的管理很重要。
對,非常重要。
你不能輕易地偽裝它,對吧?
而且我認為我們不應該試圖去偽裝,對吧?
我寧願你為自己的成功做好準備,拒絕那些對你不合適的事。
我對一個人的了解,某種程度上是通過我的感覺。
因為做這個播客真是太有趣了。
我遇見了成千上萬的人。
在前五秒內,我就能感覺到他們。
是的。
我不知道怎麼解釋這一點,
幾乎有點好笑,因為我在我的小房間裡做研究。
然後我會走出來,轉個彎。
在大約三到五秒內,我就知道我們是否可以開始以及我們是否冷靜,還是有什麼不對勁。
是的。
那是真的。
有什麼不對勁。
那是真的。
所以當你在任何地方感受到這一點時,無論是約會、面試還是與團隊合作,你都應該相信這種感覺。
因為這是我們還沒有用科學解釋清楚的東西。
這是費洛蒙。
是你臉的形狀。
是你和我之間手的感覺。
有些事情在化學上和生理上發生,你應該相信它。
你有沒有被這種感覺誤導過?
你知道的,我們在這個播客有個結束的傳統,
最後一位嘉賓會給下一位留下問題,而不知道問的是誰。
而留給你的問題是,你每天在做什麼來改善別人的生活?
你怎能更好地服務他人?
嗯。
這有點奇怪。
當然。
當然是這樣。
我知道我想寫書。
我其實把自己視為一名作家。
我想成為,想成為一名作家。
我一直想做一名作家。
當我在2007年開始寫作時,社交媒體還不存在。
你當時作為作家的工作就是寫書,或許如果運氣好,會有三個月的書籍巡演。
老實說,我不知道我是在參加什麼。
我不知道。
如果你告訴我,作家意味著每天分享我家和我個人生活的視頻,
我可能不會去做這件事。
說實話,我不喜歡這部分工作。
我不喜歡這部分工作。
所以我知道,我必須每天在視頻上分享,每天,對吧?
才能讓人們閱讀我的書籍。
你不喜歡哪一部分?
所有部分。
我指的是,所有部分。
你最討厭哪一部分?
試著將非常複雜的東西在60秒內總結出來。
我不喜歡這個。
我認為溝通是非常複雜的,但我知道將一個小提示提煉成一個鉤子,再是一個框架是至關重要的。
而我不喜歡這樣。
所以當我的職業開始改變時,我正在寫書,然後變成了,哦,你知道的,20%的工作是市場營銷。
現在30%的工作是市場營銷。
現在50%的工作是市場營銷。
現在寫書是六個月的寫作,剩下的時間是市場營銷。
我並沒有參加這個。
所以我每天早上起來,在我的故事和社交媒體上發布視頻,我這樣做是為了服務。
我不是因為喜歡而這麼做。
如果我可以跳過這一步,我會,但我做不到。
而這正是我能寫書的方式。
所以這就是我服務的方式。
范妮莎,你在這個藝術形式中是一種極其稀有的力量。
謝謝你。
你真的如此。
在播客上,我與某些人的對話非常有趣。
而我離開時感到像是需要再回看一次並做筆記,因為有很多對我來說非常有價值的新概念。
但然後就看到世界對你的反應。
哦,我的天。
這太不可思議了。
簡直是超乎想像。
這太瘋狂了。
我感覺像是認識了800萬個新最好的朋友。
就像這樣。
我目前覺得那個視頻已經有800萬次觀看。
我甚至不知道,那還不算音頻。
這是我們所有時間裡下載量最多的音頻集數。
這意味着可能還有另外600或700萬人。
我真的感覺我找到了我的人。
就我真的感覺,好像找到了800萬個新朋友,
我遇見了800萬個在努力克服尷尬、在努力聯繫、試著搞清楚的學習者。
我們被愛淹沒了。
而這讓我重新充滿了活力,因為我心想,我必須幫助每個人。
我必須更加有幫助。
所以,這真的是一份禮物。
謝謝你給我機會,提出問題,因為我認識了最棒的人。
你值得這一切。
哦。
這是一份特殊的禮物。
謝謝。
讓我驚訝的是,人們對這些信息是多麼渴望和渴求。
是的。
范妮莎,謝謝你再次來到這裡。
我非常感謝你。
謝謝你對我們節目的深遠影響。
你為我们的節目帶來了數百萬之前從未聽過的人。
所以我們非常感激你。
謝謝你所做的一切。
你是一個非常獨特的人。
你有著理智和表達的完美平衡。
你是挑戰性的,但以最佳的方式。
所以,你有點怪異,你也知道這一點,並且坦然接受,這使得你令人欽佩、可愛且成為變革的力量,因為有那麼多人在努力邁向自己真實的怪異自我。
凡妮莎,非常感謝你如此慷慨地撥出時間。
再次見到你真是太好了。
謝謝你。
感謝那些在街上、健身房和我去的每一個地方都停下來找我聊天的人們,還有那些給我發信息的人,因為那一集我感受到的壓倒性的感激之情,真的讓我受寵若驚,他們還瘋狂地與朋友分享。
我也代表他們向你致謝。
請繼續做你一直在做的事情,好嗎?
是的,我會的。
謝謝你。
最難的對話往往是我們所迴避的。
但如果你擁有正確的問題來引導它們呢?
《CEO 日記》中的每位嘉賓都在這本日記中留下了一個問題。
這是一個旨在挑戰、連結並深入探討下一位嘉賓的問題。
這裡是我手上所有的問題。
一側是所提出的問題和撰寫者的名字。
而另一側,如果你掃描它,你就可以看到回答該問題的下一位嘉賓。
51個問題分成三個不同的層級:熱身層、開放層和深度層。
你決定對話的深度。
人們在辦公室的會議室、臥室、夜晚獨自一人、第一次約會,甚至在生活的各個角落都使用這些對話卡片。
我會在下面的描述中放一個對話卡片的鏈接。
你可以在 thediary.com 獲取你的一套。
Can you make someone like you in seconds? Vanessa Van Edwards returns with the science-backed secrets of dating and likeability – tested in real-life dating scenarios for the very first time.
Vanessa Van Edwards is the founder of ‘Science of People’, a platform that gives people skills to improve communication and leadership. She is also the bestselling author of ‘Captivate: The Science of Succeeding with People’ and ‘Cues: Master the Secret Language of Charismatic Communication’.
00:00 Intro
03:02 How Important Is It to Master the Skill of Communication?
03:33 Are We Set in Our Ways? Is Charisma Genetic?
04:18 Different Types of Awkwardness in People
04:53 How to Make Friends – The 3 Core Friendship Values
06:37 How Do You Figure Out Your Core Friendship Values?
06:57 [Missing Title]
07:34 How Many People Has Vanessa Taught These Skills? And What Do They Want?
08:18 First Impressions
10:24 Profile Pictures
14:10 Add Cues for a Better First Impression
15:28 How Sunglasses Block Connection
16:21 More Good Cues for First Impressions
16:54 How Do I Make a Really Bad First Impression?
18:30 What We Need to Signal to Express Warmth
21:27 Breaking the Script
23:19 Master Communicators and the “Chemical Cocktail”
28:11 Online First Impressions
29:11 Be the Red Apple
30:17 How to Make an Impression on Zoom
32:08 The Story Toolbox
35:07 How Important Is Background on Zoom?
36:29 Where to Look on Zoom Calls
37:16 Date Experiments
43:09 Drivers and Passengers in Conversation
44:23 Micro Wins
45:05 Body Language That Indicates Attraction
49:35 Why Busyness Is Not a Mark of Success
51:16 The Jam Study – Too Many Choices
52:12 Prioritizing Self-Care Over Connection
53:08 Dating Checklists
54:23 Do We Get More Numb the More We Date?
55:32 Two Challenges If You’re in a Funk or Feeling Lonely
58:26 Steve Being a Control Freak
01:00:14 Networking Events
01:00:55 Ads
01:09:20 Using the Word “Because” as a Leader
01:11:01 How Do We Know If Someone Likes Us?
01:14:20 What If You’re Not a Funny Person?
01:16:09 Can You Learn to Be Funny?
01:16:57 Touch
01:18:10 Hacks for Being Funny
01:19:36 Channeling Other People
01:20:36 Microexpressions
01:21:37 Reading Fear in People’s Faces
01:23:24 Seeing Disgust in People’s Faces
01:25:09 How to Tell If Someone Is Angry Without Them Saying It
01:27:05 How to Tell When Someone Is Truly Happy
01:28:49 How to Tell If Someone Is Sad Even If They Don’t Say It
01:31:03 How to Tell If Someone Is Surprised
01:32:33 How to Tell If Someone Has Contempt Toward You
01:35:23 Can and Should We Change Our Personalities?
01:37:20 Steve’s Personality Traits
01:38:49 Making Your New Partner Take a Personality Test
01:41:20 Conscientious People
01:57:05 Do Extroverts Have Better Immunity?
01:58:04 Personality Traits of Lifelong Singles
01:59:57 Should We Know Other People’s Personality Types When We Meet Them?
02:01:38 Feeling Like the Vibe Is Off
02:03:31 What Are You Doing to Serve Others
Follow Vanessa:
Instagram – https://g2ul0.app.link/4i5lvOnaqSb
Website – https://g2ul0.app.link/6KQtfyqaqSb
You can find out more about Vanessa’s personality test, here: https://g2ul0.app.link/SnXJL6ntqSb
You can purchase Vanessa’s book, ‘Cues: Master the Secret Language of Charismatic Communication’, here: https://g2ul0.app.link/L0YqrVvaqSb
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Sign up to receive email updates about Diary Of A CEO here: https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt
Ready to think like a CEO? Gain access to the 100 CEOs newsletter here: https://bit.ly/100-ceos-newsletter
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
Get your hands on the Diary Of A CEO Conversation Cards here: https://bit.ly/conversationcards-mp
Linkedin Jobs – https://www.linkedin.com/doac
ZOE – http://joinzoe.com with code BARTLETT10 for 10% off
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices