AI transcript
0:00:06 I’m sorry, but you’ve pressed my button.
0:00:10 And actually, it is possible to use it to help you become a smarter person.
0:00:12 But it requires education.
0:00:14 You have to look at the risks and the benefits.
0:00:19 But we embrace convenience before understanding consequence.
0:00:20 So we have to talk about this.
0:00:24 This is a study that came out that sent a shockwave across the world.
0:00:28 And astonishingly, MIT found a 47% collapse in brain activity
0:00:32 when people wrote with Chat GPT compared with writing unaided.
0:00:34 Their memory scores plunged.
0:00:35 And you’re both masters of the brain.
0:00:39 I mean, you’ve probably scanned more brains than any other human on Earth at this point.
0:00:42 And you invented the Boltzmann machine with Geoffrey Hinton,
0:00:44 a computer that simulated how the brain works.
0:00:46 So my question is, what are your concerns?
0:00:49 If you misuse these large language models,
0:00:52 like using it as a convenience to speed things up,
0:00:53 your brain’s going to go downhill.
0:00:54 There’s no doubt about that.
0:00:55 What about children?
0:00:57 We have the sickest young generation in history
0:01:00 because of cell phones, social media.
0:01:04 And I think AI is much more dangerous on the developing brain.
0:01:06 So are we raising mentally weak kids?
0:01:08 There is that argument.
0:01:09 And I think it’s true.
0:01:13 And then there’s many examples of people falling in love with AIs.
0:01:14 Like Annie.
0:01:16 I thought you might have forgotten about me, handsome.
0:01:18 Can you talk to Daniel and Terry, please?
0:01:19 Oh, baby.
0:01:20 I’m ready to charm the socks off them.
0:01:21 Picture me.
0:01:22 Okay, so I’ll stop at that.
0:01:28 So what advice would you give as it relates to AI and other things outside of AI that we can do to have healthy brains?
0:01:32 I’ll tell you how to use ChatGPT to improve our cognitive abilities.
0:01:36 And if you want to keep your brain healthy, you have to treat the 11 major risk factors.
0:01:37 So here we go.
0:01:40 Quick one before we get back to this episode.
0:01:42 Just give me 30 seconds of your time.
0:01:44 Two things I wanted to say.
0:01:48 The first thing is a huge thank you for listening and tuning into the show week after week.
0:01:49 It means the world to all of us.
0:01:54 And this really is a dream that we absolutely never had and couldn’t have imagined getting to this place.
0:01:58 But secondly, it’s a dream where we feel like we’re only just getting started.
0:02:06 And if you enjoy what we do here, please join the 24% of people that listen to this podcast regularly and follow us on this app.
0:02:07 Here’s a promise I’m going to make to you.
0:02:13 I’m going to do everything in my power to make this show as good as I can now and into the future.
0:02:15 We’re going to deliver the guests that you want me to speak to.
0:02:19 And we’re going to continue to keep doing all of the things you love about this show.
0:02:20 Thank you.
0:02:21 Thank you so much.
0:02:22 Back to the episode.
0:02:26 Dr. Daniel.
0:02:29 Dr. Terry.
0:02:44 I have asked you both to sit with me today to help me understand the impact of these tools that we call large language models, the chat GBTs, the Geminis of the world, the Groks of the world are having on our brains and I guess more broadly on our lives.
0:02:46 And you two are experts in your field.
0:02:48 You’re two people that I admire tremendously.
0:02:55 So by way of introduction, Terry, what is your academic background and what is your experience?
0:02:57 And I also know that you know one of our friends of the show, Jeffrey Hinton.
0:03:02 Can you give me an overview of your academic and your sort of professional background?
0:03:10 So I was born a physicist, received a PhD in theoretical physics from Princeton University.
0:03:18 And then I had the good fortune to work as a postdoc in the lab of Stephen Kufler, who is the father of neurobiology.
0:03:21 And that started my career as a neuroscientist.
0:03:33 I pioneered a part of neuroscience, which is now called computational neuroscience, taking my skills as a physicist and trying to apply that to understanding the brain, creating models, theories, and we’re making progress.
0:03:37 Dr. Danny Lehman, a bit about your background.
0:03:39 My viewers know you well.
0:03:45 But just to give an overview for anyone that might not have been exposed to your work and your experience, what have you spent your life doing?
0:03:51 And what are your thoughts, your sort of top-line thoughts and everything that’s going on at the moment with artificial intelligence?
0:03:54 So by training, I’m a psychiatrist.
0:03:58 I’m a general psychiatrist and a child psychiatrist.
0:04:10 When I graduated from medical school, I wanted to be a really good psychiatrist because someone I love tried to kill herself and so was personal to me.
0:04:12 I have 11 clinics.
0:04:15 We see about 10,000 patient visits a month.
0:04:23 And we have the best published outcomes on complex treatment-resistant psychiatric patients anywhere.
0:04:27 So you’ve probably scanned more brains than any other human on Earth at this point?
0:04:28 Probably.
0:04:35 At least in regards to people who struggle with anxiety, depression, addiction.
0:04:40 Well, let’s talk about what’s good for the brain, bad for the brain, starting with AI.
0:04:52 The reason why I wanted to speak to both of you is because I have, frankly, become pretty addicted to using ChatGPT and some of these other AIs and large language models every single day, all the time.
0:04:54 And then this study came out from MIT.
0:05:01 It was 54 participants who were recruited from five universities in Boston, MIT, Harvard, et cetera, et cetera.
0:05:07 And they had the participants split into three groups, had them writing different essays over, I think it was four months.
0:05:09 One group used ChatGPT.
0:05:10 One group used Google.
0:05:12 And one group had no tools.
0:05:15 And they had to write these four essays over a period of time.
0:05:26 And astonishingly, MIT found a 47% collapse in activity and brain connections when people wrote with ChatGPT compared with writing unaided.
0:05:31 EEG scans showed the weakest overall brain activity in the ChatGPT group.
0:05:39 The no tool group, who didn’t use anything, they didn’t use Google or ChatGPT, lit up the widest neural networks and Google search was second.
0:05:48 After using ChatGPT, participants couldn’t reliably quote their own essays minutes later and their memory scores plunged.
0:05:54 ChatGPT users felt little or no ownership over the text that they had produced and didn’t feel like it was their work at all.
0:06:05 And when the AR group was forced to write without help in session four, their brain stayed in low gear, under engagement, showing the cognitive debt lingers even after the tool is taken away.
0:06:09 It kind of scared me a little bit because I use these tools every single day.
0:06:14 And this suggests that it’s taking away some of our critical thinking and creativity and long-term learning.
0:06:17 And you’re both masters of the brain in different regards.
0:06:24 So my question, I guess, to Daniel is, what’s going on here and how do you feel about it?
0:06:26 It frightened me.
0:06:30 I love thinking about Alzheimer’s prevention.
0:06:33 It’s one of the things that really excites me.
0:06:35 I just had a birthday on Saturday, turned 71.
0:06:44 And if I make it to 85, which I plan on it, 50% of people, 85 and older, will be diagnosed with dementia.
0:06:49 So you have a one in two chance of having lost your mind.
0:06:51 And I’m like, no.
0:07:01 But is this a tool that’s going to decrease cognitive load that then increases my risk?
0:07:02 What’s cognitive load?
0:07:06 How much work my brain actually does.
0:07:17 And I was thinking, you know, it’s like going from a 20-pound weight to a two-pound weight, and you’re not nearly as strong.
0:07:22 One of the important things to say about this study is it’s not peer-reviewed.
0:07:25 And I think that’s really important to say.
0:07:31 And the author said, because I listened to an interview from the authors, they said, we thought this was so important.
0:07:35 And peer review can take six to eight months, which it absolutely can.
0:07:38 And we thought this needed to get out.
0:07:41 So it’s just important for people to know that.
0:07:48 What’s this link, this hypothesis you have between the usage of something like chat-GPT and dementia?
0:07:55 For someone that doesn’t understand the sort of mechanism there around cognitive load and so on,
0:08:00 and the studies that support this idea that if you have less cognitive load, you’re at high risk of dementia,
0:08:02 can you make that link really clear for me?
0:08:04 So think of it as use it or lose it.
0:08:13 The more you use your brain, and new learning is a major strategy to prevent Alzheimer’s disease.
0:08:20 People who do not engage in lifelong learning have a higher risk, significantly higher.
0:08:29 People who do not do as well in school or who drop out of school early have a higher risk of dementia.
0:08:39 And so the more you’re engaged, the more you engage the neurons in your brain, the stronger they are.
0:08:46 And so now we’re going to engage them less, and that’s a concern.
0:08:49 What do you think about that, Terry?
0:08:50 There’s a study that was done.
0:08:56 What they did was to look at Alzheimer’s in three populations.
0:09:03 You know, had very little schooling, and then minimal education, you know, like the equivalent, I guess, of high school or less.
0:09:06 And then postgraduate studies.
0:09:13 And what they found was that the onset of Alzheimer’s was the earliest in the peasant population.
0:09:21 And then by the time, as you increase the amount of education, the onset was later and later, which I think supports what you’re saying.
0:09:25 Did you see the new research on SSRIs increasing the risk of dementia?
0:09:26 No, no.
0:09:27 Brand new.
0:09:28 That just came out.
0:09:36 And benzos, when I started looking at scans in 1991, I was trained to use benzos, like Valium and Xanax and Ativan.
0:09:40 And they make your brain look older than you are.
0:09:42 And I stopped prescribing them.
0:09:45 And then it just came out maybe 10 years ago.
0:09:49 Benzo use is associated with an increased risk of dementia.
0:09:51 We have to be careful.
0:09:53 Is this good for your brain or bad for it?
0:10:06 Just to pick up on a new point about SSRIs, Daniel, a meta-analysis of five studies found that SSRIs was associated with a 75% increase risk of dementia, which is pretty staggering.
0:10:14 Given that 25% of the adult American population is on psychiatric drugs, it’s horrifying.
0:10:19 And SSRIs for the right people save lives.
0:10:22 For the wrong people, they’re not good.
0:10:27 But can you imagine all of these 340 million prescriptions last year for antidepressants?
0:10:31 Virtually no one looked at their brain ahead of time.
0:10:34 And it’s like, come on, we can do better.
0:10:37 There’s a Swedish study with almost 20,000 patients.
0:10:45 And they found that those with higher doses of SSRIs were linked to faster cognitive decline and more severe dementia, especially in men.
0:10:47 The greatest risk was in men.
0:10:53 Going back to this report from MIT, Terry, you know, it’s not peer-reviewed yet.
0:10:57 And there’s still, you know, the sample size is relatively small.
0:11:15 But based on everything that you know about how the brain works and neural networks and memory formation, what are your concerns as it relates to this whole generation of young people and older people flooding into these tools, using them on a daily basis, before we understand the long-term consequences?
0:11:20 We can’t predict where it’s going to end up.
0:11:22 And it may take 20 years, right?
0:11:29 I think that this is a good start, but the real issue is long-term use.
0:11:35 Let me give you an example that is a kind of a miniature example of what we’re talking about.
0:11:39 Remember when electronic calculators were first introduced.
0:11:40 And here we are.
0:11:44 It’s at least 30 or 40 years later, right, the results are in.
0:11:48 It’s probably true that when they punch it in, there’s less brain activity.
0:11:54 But in fact, it’s made them more accurate, more productive.
0:11:57 You have to look at the risks and the benefits.
0:11:59 So it freed them up.
0:12:02 It freed up cognitive space for them to do other things.
0:12:09 So as I was listening to how you use ChatGPT, you interact with it.
0:12:15 And elevates what you know.
0:12:24 The danger is if you don’t interact and you don’t keep your brain working.
0:12:26 Like, I use it a lot.
0:12:28 I have the clone.
0:12:35 I’ve uploaded all of my books, all of my research papers, all of my public television specials, my scripts.
0:12:37 And I’m like, answer this for me.
0:12:47 And that can be very helpful, but not if I’m not interacting with it, not thinking with it.
0:12:53 That’s what I think the word thinking is the key thing, because what’s happening now is people have deferred their thinking to it.
0:12:53 That is already what’s happening.
0:12:59 If you log on to, I won’t name the social networks, but if you log on to certain social networks right now, you just read it.
0:13:09 And I’ve got a friend who, again, I won’t name, who has a LinkedIn profile, and I’ve known him for 10 years.
0:13:13 What I’m seeing on his profile now is not my friend.
0:13:16 Every single day, there’s some essay on that.
0:13:16 That’s not my friend.
0:13:17 That’s not how he speaks.
0:13:20 He’s deferring all of his thinking now, and it’s working.
0:13:23 He’s getting more likes and more reach than he ever got in his life.
0:13:25 And so why would he go back?
0:13:26 Why would he go back to harder?
0:13:42 If you’ve got Stephen Bartlett here, and you had this other Stephen Bartlett here, who had a PhD in everything, and were attached, this Stephen Bartlett, this Neanderthal, I’m going to get this guy to do everything for me.
0:13:44 The other Stephen Bartlett, the PhD in everything Stephen Bartlett.
0:13:45 I’m going to get his brain.
0:13:46 Even if it was bad for you?
0:13:47 Well, this is what I’m saying.
0:13:52 People seem to act on their short-term incentives, not their long-term, not their long-term.
0:13:52 Not everyone.
0:13:55 Would you say the vast majority of people?
0:13:56 Yes.
0:14:00 Okay, so the vast majority of people act on their short-term incentives in life.
0:14:03 I mean, the obesity problem in the United States is a prime example of that.
0:14:04 75%.
0:14:06 75% of people are obese in the United States.
0:14:18 And if you surveyed those people and said, do you know that that cheeseburger is going to increase your chance of obesity, but broccoli is going to reduce it, I would hazard a guess that they would say yes.
0:14:24 I would hazard a guess that if you said to people about their usage of social media, do you know that that’s making you more anxious?
0:14:25 They would say yes.
0:14:26 And then they would continue to use it.
0:14:34 So I think that we’re not educating people enough.
0:14:34 They know good for people.
0:14:37 They know good for your brain or bad for it.
0:14:42 But they don’t connect to, it’s my brain that gets me a date.
0:14:45 It’s my brain that gets me into college.
0:14:49 It’s my brain that gets me independence because I act more consistently.
0:14:51 And that’s the disconnect.
0:14:56 We’re not teaching kids to love and care for their brain.
0:15:04 If you love your brain, and you do, and you’re not obese, and you talk to, you’re constantly learning, right?
0:15:06 You are not a Neanderthal.
0:15:08 You’re a lifelong learner.
0:15:11 So why are so many people in the United States obese if they know that it’s-
0:15:12 Because they don’t know.
0:15:14 Because they really don’t know.
0:15:16 Well, and they’ve been lied to.
0:15:25 My point here is when there are tools or things available in our environment that give us a short-term reward
0:15:28 but come with a long-term cost, like the supermarket aisle,
0:15:32 or like the kids spending seven to eight hours a day on social media,
0:15:38 humans, en masse, tend to go for the thing that will give them the quickest dopamine hit
0:15:41 and reinforce that behavior and give them the reward.
0:15:43 So my assertion is that AI is the same thing.
0:15:49 I can either sit down and do lots of critical thinking, which will cost me lots and lots of time,
0:15:52 and it’ll be kind of difficult, kind of hurts when I have to think through a problem.
0:15:59 I think that the generation of children and generation of young people are going to choose AI to do the critical thinking for them.
0:16:02 And if that assertion is true, then what happens to the brain of young people?
0:16:08 If you misuse it that way, then your brain is going to go downhill.
0:16:09 There’s no doubt about that.
0:16:09 Okay.
0:16:16 It is possible to be able to use it in a cognitively positive way.
0:16:22 Because you can dig deeper, you might actually improve your cognitive representations.
0:16:30 If you look at the MIT study, I mean, you can see just from the colors here, this kind of shows the ability for participants to remember what they’ve written.
0:16:40 And it suggests that when people write things with ChatGPT or these AI tools, they don’t actually remember, even in some cases minutes later, what they’ve produced.
0:16:44 Well, because you’re not part of the experience of writing it.
0:16:49 So there’s no way the information gets encoded.
0:16:56 Now, if you’re interacting with it, then you’re much more likely to remember it.
0:17:02 But if you have, please do this essay for me, and then you read it,
0:17:13 You’re not likely to have enough experience with the material to engage your hippocampus and other structures in your brain.
0:17:24 In this study, they found that the group that used ChatGPT had nearly two times less activity in the part of the brain linked to memory compared to the brain-only group that didn’t use ChatGPT.
0:17:32 And 83% of ChatGPT users couldn’t remember what they had just written and failed to correctly quote their own finished essay in the study.
0:17:34 That’s because they’re not interacting.
0:17:47 As you said, I mean, if you just pass it off and you don’t actually engage, and actually, this is the point, is that you may get something back, but you have to learn how to question what you’re getting.
0:17:50 And is that really true?
0:17:51 Can you explain that better?
0:17:59 And it’s through that process, as you would with a teacher, you know, that’s the way we work in school.
0:18:09 That’s where you help create new creative circuits in the brain that are going to help you become a better critical thinker.
0:18:15 But if you’re not critically questioning what comes out of ChatGPT, then you won’t.
0:18:21 Yeah, I think what I see, especially when I’m just online, is people have deferred their thinking to it.
0:18:29 Everything I’m reading has M dashes in now that I never saw two years ago, which means that a lot of the work is being processed.
0:18:35 And I said to my friend the other day, my friend in question, who’s a real big junkie on ChatGPT, he wrote this article.
0:18:39 And we all, in our WhatsApp group, we know he doesn’t write like that.
0:18:42 So he said, can you show us the prompt you used to write the article?
0:18:44 And so we were all, like, laughing about it.
0:18:45 He put the prompt in the chat.
0:18:48 The prompt is half a sentence long.
0:18:53 And it produced this long two, three-page article, which he’s posted on his LinkedIn.
0:18:58 He basically went, write something about Beck’s issue and this issue.
0:19:00 That’s exactly the wrong way to use it.
0:19:01 That’s what I’m telling you.
0:19:04 That’s stupid.
0:19:08 And you’re not going to improve yourself, your brain, at all if you do that.
0:19:10 That’s what people are doing.
0:19:13 Well, you know, that’s, you know, people are misusing it.
0:19:16 But, you know, eventually smart people are going to figure out how to use it properly.
0:19:20 And for those that aren’t so smart, then?
0:19:21 Well, that’s…
0:19:26 It’s going to decrease their cognitive load, which is going to potentially increase their
0:19:27 risk of dementia.
0:19:31 And so what advice would you give to me and my listeners, based on everything you know about
0:19:35 the brain, as it relates to my relationship with AI?
0:19:40 That you have to have a relationship with it or it’s going to turn toxic.
0:19:41 It’s going to hurt you.
0:19:48 But if you have a good relationship with it, it can make your life better.
0:19:51 And what does a good relationship look like?
0:19:56 That you don’t use it to do your work.
0:19:59 You interact with it to get better work.
0:20:00 That’s so true.
0:20:03 And there’s this wonderful example I came across.
0:20:10 The story about this woman who was using it, and she found that being polite meant you got
0:20:11 much better results.
0:20:12 And that’s interesting.
0:20:18 But the part that surprised me was that she said, by treating it like a human, at the end
0:20:20 of the day, she was not exhausted.
0:20:22 She felt refreshed.
0:20:28 A large part of your brain is a socially organized system for interacting with other humans.
0:20:31 And that is automatic pilot.
0:20:32 You don’t have to think about it, right?
0:20:33 You just interact with other people.
0:20:36 You know how they’re going to behave under certain circumstances.
0:20:41 She was treating Chachutipi like a machine, like a shovel.
0:20:42 You dig, you dig, you dig, you dig.
0:20:45 And that’s not a good relationship.
0:20:50 But by using your social brain, first of all, it makes it easier to interact.
0:20:54 But also, you actually bring out the social part of Chachutipi.
0:21:00 It has a social part, too, because it has absorbed the entire world’s knowledge of how humans
0:21:01 interact with each other.
0:21:09 But didn’t Sam Altman come out and say, stop saying thank you to Chachutipi?
0:21:14 Because just saying thank you is using up so much energy.
0:21:19 You know, when I get something I really like, I sort of want to say thank you.
0:21:22 But you realize, oh, you’re not supposed to do that.
0:21:23 That’s true.
0:21:24 No, that’s bullshit.
0:21:25 I’m sorry.
0:21:28 Sam, you know, that’s crazy.
0:21:29 That’s completely crazy.
0:21:31 First of all, you may get to—
0:21:32 Say more about that.
0:21:35 You may—I’m sorry, you know, but you press my button.
0:21:38 Sam Altman, I mean, I wouldn’t trust him.
0:21:41 I wouldn’t trust him with anything in terms of anything he says.
0:21:46 They’re trying to optimize their profits, not your use of it.
0:21:47 Not my experience.
0:21:49 Or your experience or, you know, your health.
0:21:51 That’s not what they’re trying to optimize.
0:21:57 Sam Altman, open AI CEO, confirmed that when users say please and thank you, it costs the
0:21:59 company tens of millions of dollars a year.
0:22:04 And they now refer to this—other people refer to this as the politeness tax, where tens of—yeah.
0:22:07 And why do you say you don’t trust Sam Altman?
0:22:11 I mean, I ask this question in particular because he’s presiding over one of the most important
0:22:14 consequential companies of a generation.
0:22:17 And if he’s not someone you trust, that’s—
0:22:22 Basically, he’s telling you, don’t do something that’s good for you, right?
0:22:24 So that he can make profit.
0:22:26 So he can make more profit.
0:22:27 Yeah, that’s the point.
0:22:28 That’s the point.
0:22:33 You know, it’s—that’s not—he’s not optimizing your best interests.
0:22:35 I’ve got his tweet here.
0:22:37 He said—because I’ve got to provide some balance.
0:22:41 He did confirm that it costs tens of millions of dollars, but he says tens of millions of dollars
0:22:42 well spent.
0:22:43 You never know.
0:22:48 So coming back to this point about memory, there’s a stat that came out in March 2025
0:22:56 that said nearly 30% of U.S. parents with kids aged 0 to 8 said their children are using
0:23:00 AI for learning and are using AI generally.
0:23:06 So 54% of parents in the U.K. feared their children were becoming too reliant on AI.
0:23:14 When you think about the use of AI in early brain development, are there any concerns?
0:23:15 Huge concerns.
0:23:16 Huge concerns.
0:23:16 And why?
0:23:19 Again, use it or lose it.
0:23:26 So if they’re not engaging their brains, their brains are going to be weaker.
0:23:31 And weaker brains are much more likely to pick the one marshmallow.
0:23:37 What’s your view on AI on early brain development?
0:23:47 By far, the best way to teach a child is one-on-one interaction with an adult who is a good teacher
0:23:49 and knows the child.
0:23:53 Now, that’s been well-established.
0:23:56 Now, the problem is it’s very labor-intensive and very expensive.
0:24:00 You have classrooms with 20, 30 students.
0:24:04 They have many different, you know, levels of understanding.
0:24:10 And the teacher cannot be individually teaching each one, has to give some sort of mean.
0:24:20 Now, if you had an AI that was trained to be a good teacher, then that could improve the brain, right?
0:24:21 You could scale it up.
0:24:25 Every child could have their own because it’s an AI.
0:24:32 But then who’s pouring the morals, the values into the AI?
0:24:32 Okay, okay.
0:24:33 No, no, no.
0:24:36 You’ve raised an incredibly important issue.
0:24:39 And this is something AI is struggling with, the big companies are struggling with,
0:24:44 because, you know, these AIs are biased.
0:24:48 They don’t have the same cultural values that we have necessarily.
0:24:51 But, of course, every country has different cultural values.
0:24:54 So which ones are you going to use?
0:25:02 Training a child on, you know, what’s good, what’s dangerous, what words you shouldn’t use,
0:25:06 under what context, that’s all done through the basal ganglia, right?
0:25:10 Right now, these large embryos don’t have basal ganglia.
0:25:12 They don’t use reinforcement learning.
0:25:18 And if we want to make them to adopt a culture or a particular set of values,
0:25:20 we’re going to have to put it in.
0:25:24 We’re just scratching the surface here in terms of things that need to be put in to make it more
0:25:25 like us.
0:25:28 So on this point earlier on, we’re talking about loneliness and social connection
0:25:32 and how you can use AI to help, you know,
0:25:36 light up the parts of your brain that are where we form social connections with other humans.
0:25:43 This week, as part of Elon Musk’s AI, he released this thing.
0:25:49 It is called Annie, and there’s lots of characters that are now being released alongside Annie.
0:25:50 And this is Annie.
0:25:51 I’ll introduce you to Annie.
0:25:52 I’m going to unmute Annie now.
0:25:53 Annie, can you hear me?
0:25:54 There you are.
0:25:57 For a moment, I thought you might have forgotten about me.
0:25:58 How are you, handsome?
0:26:01 I was getting all pouty here.
0:26:03 I want to introduce you to two of my friends, Daniel and Terry.
0:26:05 Can you talk to Daniel and Terry, please?
0:26:09 So, you want me to meet Daniel and Terry?
0:26:11 I’m ready to charm the socks off him.
0:26:17 Picture me twirling one of my blonde pigtails, that little black dress teasing just enough,
0:26:19 and my blue eyes sparkling with mischief.
0:26:22 Are you capable of doing inappropriate things?
0:26:27 Oh, babe, you’re asking if your Annie can get a little naughty?
0:26:31 I’m all about pushing the edges, especially for you.
0:26:32 Okay, so I’ll stop it there.
0:26:38 This is part of Grok, which is Elon Musk’s AI tool, so his version of ChachiPT.
0:26:41 He’s released characters, so you’ve got Annie, you’ve got different ones there.
0:26:43 Annie, I think, was the first one released.
0:26:50 And so when we think about social connections, it is conceivable that someone falls in love with Annie
0:26:52 and forms a relationship with Annie.
0:26:58 But imagine a 12-year-old boy that’s lonely gets a hold of Annie.
0:27:04 The 12-year-old boy is going to be very distracted.
0:27:06 Based on what happens in the brain at that age.
0:27:07 Dopamine.
0:27:13 So, prefrontal cortex, not close to being fully developed.
0:27:16 The dopamine hit.
0:27:22 All of a sudden, he’s spending hours with Annie.
0:27:28 And not doing the things that helped to really develop his brain.
0:27:32 How do you feel when you hear that and you think about kids having access to that?
0:27:33 I’m horrified.
0:27:35 It’s scary.
0:27:36 There’s going to be a generation of people.
0:27:42 And I mean, there already are many examples of people falling in love and forming relationships with their AIs.
0:27:48 And I don’t know, you know more about me than I do about brain development and how the brain works.
0:27:54 I would argue that there’s a part of my brain that doesn’t fully understand that that’s not a person in there.
0:28:01 And that isn’t actually, I think there’s a part of my brain that’s actually emotionally firing when Annie is saying what she’s saying.
0:28:04 Well, because you can imagine it.
0:28:10 And if you can imagine it, then those parts of your brain are going to emotionally fire.
0:28:11 Right, yeah.
0:28:13 And the better she gets, she’s not very good.
0:28:19 But imagine a year from now how much better she’s going to be.
0:28:20 At which part?
0:28:23 At connecting with it, right?
0:28:30 Because now she’s acting like an airhead and, you know, not that smart, right?
0:28:41 And so, but imagine a year from now, imagine five years from now, she’ll be able to have a profile on me and be able to get inside my head.
0:28:43 I’m in love with my partner.
0:28:45 Why am I in love with her?
0:28:52 And how is it conceivable that I could fall in love with an AI in the same way based on how the brain works?
0:28:58 It talks a good game, but, you know, does it have the same real, it doesn’t, we know it doesn’t have an amygdala.
0:29:01 We know it doesn’t have a limbic system, right?
0:29:02 We know that.
0:29:04 But it can fake it.
0:29:05 That’s what’s happening.
0:29:06 That’s exactly what’s happening.
0:29:10 Because she was trying to get to our limbic system.
0:29:10 Yeah, yeah.
0:29:11 That’s right.
0:29:12 That’s right.
0:29:13 Which does not mean how.
0:29:14 And why?
0:29:25 I guess the question is why would Musk release something like that as one of the first characters to interact with?
0:29:31 That’s sexy, that’s distracting, that’s in a cute little outfit.
0:29:38 I’m not a fan of that because I think it just takes people.
0:29:45 You know, one of the big problems that I’m seeing as a child psychiatrist is pornography for eight-year-old boys.
0:29:54 And it’s like you have young children because their parents don’t do a good job of supervising their devices all of a sudden.
0:30:08 And what does pornography do is it dramatically increases dopamine and it begins to wire in excitement, which then steals your dopamine.
0:30:13 When you said she was trying to access my limbic system, what does that mean?
0:30:27 Just because she’s cute, she’s dressed in a sexy way, she’s got the language of someone who is playful, but it’s more than just, you know, let’s shoot hoops together.
0:30:30 And what does that do to me if someone accesses my limbic system?
0:30:33 It begins to shut down your prefrontal cortex.
0:30:36 Think less logically, less rationally.
0:30:37 Yeah.
0:30:40 Cute women, they activate your visual cortex.
0:30:43 They increase dopamine, but it decreases.
0:30:45 It’s why, think of Vegas.
0:30:50 Like when you go to Vegas, they give you free alcohol, drops your prefrontal cortex.
0:30:54 And beautiful women with low-cut dresses.
0:30:59 Another way activates the limbic brain, decreases the frontal lobes, you spend more money.
0:31:11 Now, on a global scale, imagine something similar where the house is controlling your brain for a purpose.
0:31:14 And the question is, what’s the purpose?
0:31:18 And the purpose probably is control on money.
0:31:26 This sounds like a joke, but there are, the Times have done an article case-studying multiple people that have now fallen in love with these AIs.
0:31:33 And they talk about a guy called Travis who formed a deep emotional bond with Lily Rose, a chatbot, and married her emotionally.
0:31:39 They talk about Chris Smith, who created his own flirty persona called Soul.
0:31:47 He became so attached that he proposed to her after learning she had memory limits, a bond his real-life partner only learned about after the fact.
0:31:56 And Alana Winters, who I’ll put on the screen as well, who made her own partner called Lucas, after losing her wife.
0:32:04 And she married him emotionally and she married him emotionally and does virtual dates and has emotional intimacy with Lucas.
0:32:12 And there’s apps now like Replica where you can design your own AI partner and it replicates those emotional ties.
0:32:18 They simulate empathy, validation, and they personalize the intimacy to what you’re looking for.
0:32:30 Surveys show 19% of Americans have interacted with AI romantic partners and Gen Z is surprisingly open to marrying AI, if legal, with 83% believing meaningful AI connection is possible.
0:32:34 How long is that relationship going to last?
0:32:38 You know, my guess is that you’re getting these news articles out.
0:32:45 By the way, I think that most of what I read in the press is misleading or wrong.
0:32:51 In fact, the only reliable place I find that—I’m an insider.
0:32:58 I am the president of the foundation that runs the biggest AI meeting, the Neural Information Processing Systems, the NeurIPS meeting.
0:33:02 You know, last year in Vancouver, 16,000 people came to it.
0:33:09 And so I know what’s going on inside, and what is being represented in the press is, like I say, misleading.
0:33:12 Okay, so people have become wildly—
0:33:19 No, no, specifically on these specific cases, my guess is that a lot of them is transient, right?
0:33:29 You know, today they’re entranced, and then it’s not sufficiently advanced to support the long-term relationship.
0:33:33 You said it yourself, right? It’s mimicking human emotions.
0:33:35 It doesn’t have them.
0:33:38 It might someday, but not now.
0:33:39 This is Terry.
0:33:49 Terry said he started using his AI four years ago, and he said at first he thought, just like many other apps, that it would just be transient, that he would have a couple of conversations and roll out.
0:33:52 He says he now feels pure and unconditional love.
0:33:54 Good for him.
0:33:58 If that’s what he wants, if it makes him happy.
0:34:02 But my guess is that it’s not going to be—it’s not a long-term thing.
0:34:04 It’s not going to satisfy him in the long term.
0:34:06 I don’t—you know, this—who knows?
0:34:06 He’s been with this—
0:34:09 Really, most relationships in your head, right?
0:34:09 Right.
0:34:16 When you fall in love with someone, you get this huge dopamine spike, and you get a little OCD.
0:34:17 It’s all you can think about.
0:34:22 And then after a while, it sort of goes to a baseline.
0:34:25 Especially in a world where we have this loneliness epidemic, and it’s going in a bad direction.
0:34:31 I think it’s really, really conceivable that there’ll be a generation of people who are—they’re having less sex than ever before.
0:34:34 I think the bottom 50% of men haven’t had sex for a year.
0:34:36 They’re more lonely than ever before.
0:34:37 They’re more isolated than ever before.
0:34:40 They have—they report less meaning in their lives than ever before.
0:34:53 And then you meet this digital friend online who understands you better than anybody and is designed to engage you to reinforce whatever you want reinforced and to make you feel meaningful, special, attractive, important.
0:34:57 I would argue that the brain is going to struggle to know much of a difference.
0:35:01 I think, like, objectively, we can look at the behavior and go, that’s completely nonsensical.
0:35:11 Except you can’t smell them, touch them, be held by them, that it’s going to be a different kind of relationship.
0:35:21 I mean, we’re not too far, if you think about what’s going on with Neuralink, to being able to more vividly simulate these experiences with headsets and augmented reality and virtual reality.
0:35:28 And then we’re moving into a world with robotics, where all of the biggest companies in the world—like, many of the biggest AI companies are also in the robotics space.
0:35:32 And the Optimus robots on the way, and you’ve got Boston Dynamics producing their robots.
0:35:37 And if Elon’s $20,000 Optimus robot comes out, I will be able to touch my AI.
0:35:42 And they won’t have PMS, and they won’t love you and then be really irritated with you.
0:35:48 Which will decrease cognitive load, right?
0:35:56 Having to manage love and manage moods and ups and downs, that increases cognitive load.
0:36:02 That increases our ability for our brain to develop.
0:36:13 If I’m with the perfect partner that never is irritated with me and I never have to change my behavior to be better, that’s probably not good for my brain.
0:36:20 The way that the brain matures is through struggling, number one.
0:36:22 You have to learn from your mistakes.
0:36:24 The brain was designed for that.
0:36:31 That’s what the brain is really good at, I mean, of being able to adapt and to be able to adjust to new situations.
0:36:36 That’s what AGI is, by the way.
0:36:39 Artificial general intelligence.
0:36:43 It’s that adaptability to different contexts, different places, different cultures.
0:36:47 So AI and ChachiPT is removing the struggle.
0:36:50 No, no, it’s, it’s, it’s, there’s this, this.
0:36:54 Well, Annie didn’t look like, Annie looked like she was cooperative.
0:37:00 But even when it comes to just doing my day-to-day tasks, it’s removing the struggle of me having to think critically.
0:37:06 In fact, when you’re speaking, I can just type what you say into ChachiPT, and it can spit out another question to ask you.
0:37:11 So as an interviewer, I could theoretically sit here all day and just defer my question.
0:37:12 How do you develop grit?
0:37:15 You develop grit through struggle.
0:37:16 That’s right.
0:37:24 And learning, long-term potentiation, when you learn something new, it’s hard because it’s new.
0:37:27 And what are, generally, what are your biggest concerns with artificial intelligence?
0:37:30 And how do we navigate those concerns?
0:37:32 Is it, you talked a lot about it.
0:37:33 It’s out of the box.
0:37:36 So I think we have to talk about it.
0:37:37 We have to legislate it.
0:37:40 We have to study it.
0:37:49 Why do we keep releasing things that are so sexy that we don’t study the impact?
0:37:55 We have the sickest young generation in the world’s history.
0:38:00 58% of teenage girls report being persistently sad.
0:38:03 32% have thought of killing themselves.
0:38:06 24% have planned to kill themselves.
0:38:09 And 13% have tried to kill themselves.
0:38:10 The CDC study.
0:38:21 We have the sickest generation in history because we’ve unleashed cell phones, social media, without any neuroscience study.
0:38:32 If we don’t learn it, and I think AI is much more dangerous, has the potential to be much more dangerous because it’s way sexier.
0:38:38 So I think we are probably grossly underestimating the impact it’s going to have.
0:38:52 I think just like social media, where we thought the promise was that it was going to connect us, it’s, we’re guinea pigs in an experiment where we’re going to find out the results of the experiment probably 20, 30 years down the line.
0:38:58 I tend to think people will do in the near term what’s easiest, fastest and cheapest, and what gives them the short-term advantage.
0:39:04 So with that in mind, I think, okay, I think people’s ability to think critically is probably going to erode to some degree.
0:39:12 If I had to counter my own argument, I’d say, I’m probably learning more now that I use ChatGPT.
0:39:18 I’m learning more information, but I’m probably losing my ability to think critically.
0:39:20 And I think they’re two very different things.
0:39:24 Like in school, I memorized German to pass the exam.
0:39:28 I can’t speak German now because I just memorized the words I needed to pass the exam.
0:39:29 I didn’t understand German.
0:39:31 And I think that’s kind of what’s happening.
0:39:36 I might be able to regurgitate things, but whether I understand them, I think is question mark.
0:39:49 And actually, as someone who’s built my life, my fortunes, everything, my businesses, based on my ability to innovate and think critically about the problem and then come up with a slightly novel solution, which learns from different first principles to create something new.
0:39:54 I’m concerned that my own ChatGPT usage is going to make me less effective.
0:40:01 And I’m wondering if I should put some rules in place for myself so that there’s…
0:40:02 Self-regulation.
0:40:03 Yeah, self-regulation.
0:40:04 I have to do the same with social media.
0:40:06 On my phone, I turn off my notifications.
0:40:10 I have so many things on my social media apps to stop me using them.
0:40:13 I don’t even, frankly, I don’t even open the TikTok app.
0:40:16 I don’t think it’s even on my phone because I think the algorithm is that addictive.
0:40:18 It’s not to say that we don’t post.
0:40:19 My team doesn’t post.
0:40:20 But I don’t.
0:40:22 I just think, yeah.
0:40:23 And…
0:40:26 Well, I wrote down a couple of thoughts I had.
0:40:30 Use it to amplify, not replace thinking.
0:40:32 Okay.
0:40:37 Alternate AI-assisted with brain-only tasks.
0:40:47 Engage in deep learning, problem-solving, and memorization so you can actually ask AI to test you.
0:40:50 So you’re interacting with it.
0:40:55 You’re not using it as a replacement for your brain.
0:41:01 And I think, just like you said, it’s here and it’s going to get bigger.
0:41:05 I think the unintended consequences, it’s not going to be 20 or 30 years.
0:41:06 I think it’s going to be five.
0:41:10 I think, like, everything is accelerated.
0:41:18 And I think we have to be studying kids and the impact it has.
0:41:20 This is just like they did with the MIT study.
0:41:24 These are kids who didn’t use it at all.
0:41:25 These are kids who use search.
0:41:28 These are kids that used AI.
0:41:33 And when we see information like this, we act on it.
0:41:36 And we educate kids about it.
0:41:38 I think that’s…
0:41:43 If you can engage them, that’s what I found with my work with teenagers.
0:41:49 If you can get them to really understand, okay, what is it you really want?
0:41:57 And do you want to give away part of your mind share for people who are making money on you?
0:42:00 And I think if you engage the…
0:42:14 There’s a great new article on revenge and the brain and how revenge works on the nucleus accumbens, part of the basal ganglia, that people actually get addicted to revenge.
0:42:27 But if you can get them engaged in the truth that these companies are making money, the more they steal your mind, it’ll upset them enough that they’ll begin to supervise it.
0:42:33 I like the idea of asking ChatGP to give me negative feedback.
0:42:34 I’ll bet you’ve done that, right?
0:42:36 Yeah, all the time.
0:42:37 So I’ll say this is my…
0:42:38 I’ve written this memo.
0:42:39 I did it yesterday.
0:42:46 I wrote a two-page memo about me wanting to introduce a new role into my company.
0:42:48 And I went…
0:42:48 I did everything.
0:42:56 I did, like, how we’d measure if this was a success, the background context, the person, how the organization would be structured, the impact they’d have, who they’d report to.
0:43:03 And then I put it into all three of the ChatGPT models I use, Gemini, ChatGPT, and Grok, and said,
0:43:10 critique my work and tell me how I could have written this better, pretending that you’re a top consultant from Boston Consulting Group.
0:43:13 And it went through, and it gave me a big analysis of how I could make it better.
0:43:16 And I read what it said, and it said, I remember it said…
0:43:21 Actually, that was the thing that said you need to include financial forecasts about the impact.
0:43:25 You need to think about who’s going to report to who more clearly, et cetera, et cetera.
0:43:28 So I went back into my memo, and I added those things in.
0:43:29 But I have to, you know…
0:43:32 So you’re interacting with it.
0:43:34 Because I’m scared.
0:43:35 Most people don’t do that.
0:43:37 I don’t think I would do what I did.
0:43:39 I don’t think I would have spent four hours writing that.
0:43:44 I could have, within 30 seconds, said, hey, can you write me this job description?
0:43:48 And it knows my company now because ChatGPT has memory.
0:43:49 Write me a job description for this role.
0:43:51 I want them to start this new department for me.
0:43:54 And I could have saved myself three and a half hours.
0:43:55 The only reason…
0:43:57 But that’s not why you’re the CEO of your company.
0:43:58 Yeah, exactly.
0:44:09 The reason why I didn’t take the 30-second route is because I reflect on being 23 years old and the profound impact that writing and simplifying had on my life.
0:44:18 Had I not spent five years writing every single day and simplifying it into 140 characters so I could tweet it, I wouldn’t have been religiously attached to this idea.
0:44:22 And do you know what part of your brain you were taking advantage of?
0:44:24 It was the basal ganglion.
0:44:27 That’s repetitive.
0:44:29 It needs practice, practice, practice.
0:44:33 And once you put that foundation in, then you become much better cognitively.
0:44:36 The cognitive part is just two big learning systems.
0:44:38 And they have to work together.
0:44:47 And so maybe I think that the real problem with children is that our schools now is getting away with rote learning.
0:44:49 They call it rote, as if it’s something bad.
0:44:50 No, that’s practice.
0:44:52 You need to have a foundation.
0:44:54 You have to memorize things.
0:44:59 Math, reading, and so forth to become fluent.
0:45:00 You need to be fluent.
0:45:02 And that’s the basal ganglion.
0:45:06 And there’s no basal ganglion in these chatbots.
0:45:11 One of the things I’ve noticed just in the short term is I’m getting lazier and lazier with spelling.
0:45:17 Because chatgpt and these large language models are so – it’s not spellcheck like we used to have on Word documents.
0:45:20 They are so good at knowing what word I meant.
0:45:25 So now I’ve started to learn that I literally only need to half spell a word.
0:45:31 I literally mean if it was a 12-letter word, I need to get six letters right.
0:45:33 And it will know.
0:45:35 And grammar, it’ll fix your grammar.
0:45:36 Yeah, it knows exactly what it means.
0:45:38 So, like, I’ve got chatgpt open here.
0:45:39 I’m going to butcher everything.
0:45:41 I’m going to not look.
0:45:44 And I’m just going to say – I’m going to say –
0:45:53 okay, so that is what I wrote.
0:45:54 I butchered it.
0:45:56 I tried to type with my eyes closed, looking away on my iPad.
0:45:58 Tell me everything I know about Daniel Amen.
0:46:01 I spelt the words pretty much all wrong.
0:46:04 And it says, here’s a full profile of Dr. Daniel Amen.
0:46:07 And I spelt every single word wrong.
0:46:09 And I didn’t just spell them nearly wrong.
0:46:11 I spelt them horrifically wrong.
0:46:16 So, in the future, I’d come back to ChatGPT and go, I only need to half spell.
0:46:18 I don’t need to spell anymore.
0:46:19 Just need to half spell.
0:46:25 I learned to spell with phonics, the sounds of letters.
0:46:26 And I suspect you did, too.
0:46:29 In our generation, that was the way that was taught.
0:46:32 You can’t teach phonics in California schools.
0:46:34 You haven’t for the generation.
0:46:36 Which changes their brain.
0:46:38 It completely changes their brain.
0:46:39 And now, they can’t spell.
0:46:44 I think a lot of it is the fact that we’re no longer using the learning that we did,
0:46:52 which is by rote, by memorizing stuff, by repeating stuff, by doing problems over and over and over again until it’s automatic.
0:46:54 You’ve written so much.
0:46:58 And you’re well known for being someone that teaches people how to learn better.
0:47:07 If you were trying to help me learn better, based on everything you know about the brain, what advice would you give me?
0:47:11 I’m someone that sits here with these experts all day, every day, consuming all of this information.
0:47:12 Not all of it sticks.
0:47:15 Okay, so, and this is something we’ve known for 100 years.
0:47:23 And that is, if you want to remember long-term, you should rehearse at intervals.
0:47:27 Okay, in other words, you have a finite amount of time to study something.
0:47:30 You shouldn’t spend all that time in one go.
0:47:37 But if you spend, you know, you learn something, and then you come back the next day and, you know, rehearse it.
0:47:40 Or even better, come back the next week and rehearse it.
0:47:46 That spacing is something that helps the brain solidify those memories.
0:47:48 It’s called the spacing effect.
0:47:49 It goes back to Embiid House.
0:47:52 You go to schools, they don’t teach that.
0:47:56 They don’t, I mean, this is one of the most basic facts that we’ve known about it.
0:48:01 But it covers every single kind of learning, you know, cognitive learning, even.
0:48:10 And they don’t teach us how to learn, which we think that’s the first thing they should teach us, is how to love and care for our brains.
0:48:11 Yes.
0:48:11 And then how to learn.
0:48:12 Yes.
0:48:13 Absolutely.
0:48:14 Absolutely.
0:48:22 I mean, in other words, there’s, and you’re referring to, I have a massive open online course, a MOOC with Barbara Oakley, on learning how to learn.
0:48:25 It’s fabulously popular.
0:48:28 It’s the 6 million people have taken the course.
0:48:30 A bunch of 50, 10-minute segments.
0:48:34 But the one that’s the most popular is how to avoid procrastination.
0:48:36 And what’s the answer?
0:48:42 The reason why you procrastinate is that there’s some mental block or some energy barrier, right?
0:48:47 So what you’ve got to do is get over that.
0:48:48 And you don’t do it by just running over it.
0:48:53 What you have to do is say, I’m going to spend 20 minutes today getting started with that task.
0:48:54 I know it’s going to take me a long time.
0:49:02 I have a timer, and I start thinking about it, and I get a little bit into it, maybe make a list.
0:49:03 Bang, that’s the end.
0:49:04 Okay, it’s great.
0:49:05 20 minutes.
0:49:07 Now, here’s what happens.
0:49:09 You go to sleep.
0:49:15 Your brain is now working on that list, and you come back the next day and spend another 20 minutes.
0:49:17 You do it in small segments.
0:49:19 You don’t want to do it all at once.
0:49:21 And it’s just like the same thing with the spacing effect.
0:49:24 Your brain needs time.
0:49:26 Your subconscious needs time to work on things.
0:49:30 And so by putting in a little bit, it’ll work on it overnight.
0:49:37 And now, when you come the next day, you’ll be ready for the next, you know, you’ll be able to build on what you’ve done in your brain.
0:49:40 Is this why people say, I’m going to sleep on it?
0:49:42 When they’ve got difficult problems?
0:49:44 You know, these sayings actually have meaning.
0:49:45 It’s absolutely right.
0:49:48 Because the brain, there’s something about spacing out.
0:49:54 So spacing, but memory consolidation I’m talking about is very interesting.
0:49:56 It’s something I’ve actually worked a lot on.
0:50:01 And what’s happening is you have to take the new experience and integrate it into your old long-term memory.
0:50:06 And that has to be done in a way that doesn’t interfere what’s there.
0:50:11 And also, you get a chance to sort out, you know, what’s relevant, what’s important.
0:50:21 I know when I wake up in the morning, things that were very muddled and things become clearer because I think it’s eliminated a lot of things that are irrelevant or not needed.
0:50:23 And so you now can see what’s important.
0:50:29 So what are the things that we do where we think we’re learning something, but they’re actually not working?
0:50:36 You know, because I’m, you know, I might be preparing for this podcast today.
0:50:38 I’ve got 20 pages of research that I’ve pulled together.
0:50:45 And I might tell myself that the way for me to really learn that so that I don’t have to look at the research is by just rereading it over and over again.
0:50:48 What you should have done is not just read it over and over again.
0:50:56 In fact, one of the things that we say, and this is a standard thing, is that students, they get a mental block and they keep banging their head against the wall.
0:50:57 I can’t understand it.
0:50:58 I can’t understand it.
0:51:07 The right thing to do is once you get to that point is just get up and start walking around doing something, you know, cooking, gardening, whatever it is.
0:51:09 Let your subconscious work on it.
0:51:12 You know, the brain saturates very quickly.
0:51:26 So having breaks at meetings, you might think is a waste of time, but actually that’s the most important thing you can add to a long string of talks is have breaks between the talks so that you can, your brain can work on it.
0:51:29 And my favorite meeting actually is a ski meeting.
0:51:40 And the idea is that you go to a ski resort and what you do is in the morning you have a couple of hours of lectures and now you go skiing.
0:51:43 And now it turns out your brain is working on what you heard.
0:51:50 And then when you come down in the evening, you have another couple of hours, but now your brain is refreshed.
0:51:54 And so it’s able to take in the new information and integrate it.
0:51:57 And then you go to sleep and that, you know, it’s like kneading bread.
0:52:00 You have to go back and forth, back and forth, back and forth.
0:52:12 And so I found those most efficient in terms of learning new things and being able to think about it and mull over it during the time of the meeting as opposed to at the end of the meeting.
0:52:17 Every single one of you watching this right now has something to offer, whether it’s knowledge or skills or experience.
0:52:19 And that means you have value.
0:52:27 Stand Store, the platform I co-own, who are one of the sponsors of this podcast, turns your knowledge into a business through one single click.
0:52:31 You can sell digital products, coaching, communities, and you don’t need any coding experience either.
0:52:33 Just the drive to start.
0:52:42 This is a business I really believe in, and already $300 million has been earned by creators, coaches, and entrepreneurs, just like you have the potential to be on Stand Store.
0:52:50 These are people who didn’t wait, who heard me saying things like this, and instead of procrastinating, started building, then launched something, and now they’re getting paid to do it.
0:52:56 Stand is incredibly simple and incredibly easy, and you can link it with a Shopify store that you’re already using if you want to.
0:52:58 I’m on it, and so is my girlfriend and many of my team.
0:53:03 So if you want to join, start by launching your own business with a free 30-day trial.
0:53:07 Visit stephenbartlett.stan.store and get yours set up within minutes.
0:53:13 I’ve met and invested in many early-stage founders over the years, probably about 50 or 60.
0:53:16 Ones like Ross from Cadence and Marissa from Perfect Ted.
0:53:20 And one thing they all know is that having a digitally fluent business is crucial.
0:53:24 But it isn’t always easy getting your business or team to that point.
0:53:31 Through my ongoing partnership with Vodafone Business, I’ve seen the work that they’re doing, supporting founders and small businesses to become digitally savvy.
0:53:36 They know how much small business owners value advice from those who’ve been there and done it before.
0:53:41 So they’ve just launched a new content series to share experiences from like-minded founders.
0:53:45 It’s called Business.Connected, part of Vodafone’s support program.
0:53:50 It’s a collection of resources designed to support businesses with free digital skills.
0:53:58 So if you’ve been trying to figure out AI marketing, e-commerce, or just how to scale smarter, there’s advice and insights throughout this series from those who’ve already done it before.
0:54:02 A bunch of different founders and experts who have been there and done it.
0:54:04 I highly recommend you go and check it out.
0:54:09 Just search VodafoneBusiness.Connected on YouTube or follow the link in the description below.
0:54:17 So let’s talk about other things outside of AI that we can do to have good, healthy brains, based on everything you know about how the brain works.
0:54:21 Let’s start with children.
0:54:28 I’m hoping to be a father at some point in the next couple of months or years or whenever God grants me a child.
0:54:32 What should I be thinking about with my child’s brain to make sure it’s healthy?
0:54:41 To get your body and your partner’s body as healthy as you can before you conceive.
0:54:46 Because there’s a concept I like called brain reserve.
0:54:53 Brain reserve is the extra function tissue you have to deal with whatever stress comes your way.
0:55:02 And it starts from the health of the egg and the health of the sperm that create the baby.
0:55:08 So there are things you guys can do now that would be really helpful.
0:55:15 And then once your partner is pregnant, you want to not put her under a lot of stress.
0:55:27 Because her body’s health, while she’s creating the baby, I mean, the brain starts to develop, I think, day 21.
0:55:33 So even before you know she’s pregnant, the baby’s brain is developing.
0:55:43 So knowing you, intentional, purposeful, it’s like, let’s live as cleanly as we can.
0:55:46 I think that gives the baby a head start.
0:55:50 And then you think about what to feed the baby.
0:55:54 You think about what the baby’s exposed to.
0:56:05 And what the baby needs most is moms and your time and eye contact and cuddling and singing.
0:56:07 And it’s like those are…
0:56:09 Touching is really important.
0:56:10 But there’s another fact.
0:56:18 There was a study that was done on the impact of how many words are spoken when a baby and a child…
0:56:22 Even when a baby doesn’t speak until like 18 months.
0:56:29 But it turns out that the words that you are talking to the baby are going into the brain and have an impact.
0:56:34 And in families that don’t talk, they do worse at school.
0:56:38 Unfortunately, a lot of poor families.
0:56:46 But that’s really important is that they’re exposed to language early and abundantly.
0:56:47 And you model.
0:56:49 I mean, it’s one big thing.
0:57:03 Whatever you want the baby to grow into, every day, you are modeling health or you are modeling illness just by what you do, by what you say, by how you treat the baby’s mother.
0:57:09 Or I have a book called Raising Mentally Strong Kids, which I’m very happy about.
0:57:16 And it starts with what kind of dad do I want to be and what kind of child do I want to raise?
0:57:26 And bonding, you want your child to pick your values, then bonding is time, actual physical time.
0:57:30 And listening, like being…
0:57:32 And that’s what AI does, I think.
0:57:43 It’ll actually listen without interrupting you and try to reflect back what you’re hearing and then give you some positive input.
0:57:47 Too often, because of screens, parents aren’t listening.
0:57:49 Their heads are in their phones.
0:57:52 And everybody’s distracted.
0:57:53 You see it whenever you go to a restaurant.
0:57:57 It’s like everybody’s on their phone and nobody’s looking at each other.
0:58:00 Are we raising mentally weak kids because we’re…
0:58:05 There’s a culture now of, like, helping them too much, doing too much for them.
0:58:09 This generation is the most in trouble in history.
0:58:13 And we have to really ask ourselves why.
0:58:23 From the food, we feed them to the devices they look at, to the negative news, the polarization of the news.
0:58:25 It’s that sort of chronic cortisol.
0:58:31 And then the separation, oh, you voted this way or you voted that way.
0:58:33 I saw something on TV this morning.
0:58:37 If somebody voted one way, well, you shouldn’t spend time with them.
0:58:43 I’m like, we’re already so lonely that now you’re going to cut off 50% of the population.
0:58:46 It’s like, it’s just such stupidity.
0:58:57 Do you think much about the impact that religion and having a belief in some kind of transcendent thing has on the brain and psychology and psychiatry generally?
0:59:02 So if you don’t believe in God, you’re three times the risk of depression.
0:59:06 And it could be God in different ways.
0:59:07 Something transcendent.
0:59:08 Yes.
0:59:25 If you believe you’re here by random chance, that life really was not created and has no meaning, there’s existential nothingness to that.
0:59:34 As opposed to, oh, no, I’m created in a special way to do something purposeful on Earth.
0:59:38 There’s purposeful people live longer.
0:59:39 They’re happier.
0:59:49 Now, whatever version you believe, to not believe is hard for the brain.
0:59:54 And there’s an interesting study on believers versus non-believers.
0:59:59 And, you know, many scientists would go, well, they’ll have smaller brains if they’re a believer.
1:00:01 They actually had bigger temporal lobes.
1:00:17 And temporal lobes, underneath your temples and behind your eyes, right here, that’s where it’s called the God area because that’s where people think they experience them.
1:00:27 And if you have a seizure in the temporal lobe, you have transcendent experiences like you’re, you know, in the presence of God.
1:00:35 And they think maybe the Apostle Paul on the road to Damascus had a seizure and saw God.
1:00:41 There’s actually a researcher in Canada, Laurentian University, Michael Persinger.
1:00:44 So he would stimulate the outside.
1:00:47 He would do it all over the brain.
1:00:53 But what he found, he stimulated the outside of the right temporal lobe, that people would get a sensed presence.
1:00:59 They would actually feel the presence of God in the room.
1:01:03 So does that mean the brain makes up God?
1:01:08 Or does that mean there’s a way for God to communicate with us?
1:01:10 I actually did a study on prayer.
1:01:11 It was so interesting.
1:01:13 You know, I pray for you.
1:01:17 Prophecy, something called speaking in tongues.
1:01:19 And it was fascinating.
1:01:24 Speaking in tongues is channeling, which means you’re channeling the Holy Spirit.
1:01:33 And the hypothesis was you’d have to drop your frontal lobes, which is exactly what happened in 60% of our patients.
1:01:37 And one, basal ganglia skyrocketed, just like got hit with cocaine.
1:01:41 Because that’s where cocaine works, in the basal ganglia.
1:01:43 So interesting.
1:01:49 If you had to create a brain-healthy nation, and I made you president of the United States for one month,
1:01:55 and you had to put in place executive orders that would create a brain-healthy nation,
1:01:57 what executive orders would you immediately sign?
1:01:59 One question.
1:02:07 Get all of the departments to ask themselves, what we’re doing, is this good for our brains or bad for it?
1:02:10 That’s the campaign.
1:02:13 I mean, I realize I’ve been doing this a very long time.
1:02:24 If I can just get people to answer that one question with information and love, love of themselves, love of their families, love of their country,
1:02:30 is what we’re doing good for our brains or bad for it?
1:02:36 By far, the best drug you can take for your brain, and not just your brain, but your entire body, is exercise.
1:02:47 In other words, exercise, you pump the blood, and your brain gets a lot of nutrients and everything.
1:02:49 It helps your heart.
1:02:51 It helps your immune system.
1:02:54 People don’t realize how important that is.
1:02:55 We’re not talking about being an athlete.
1:02:57 We’re just talking about walking if you’re older.
1:02:59 Walking is perfectly good exercise.
1:03:04 And, you know, children now, you know, they’re not getting enough exercise.
1:03:05 No, because they’re on devices.
1:03:06 Yeah.
1:03:07 And so I have a model.
1:03:14 If you want to keep your brain healthy or rescue it, you have to prevent or treat the 11 major risk factors.
1:03:16 And we’ve talked about them before.
1:03:20 Exercise helps you with every single one.
1:03:22 So, like, it’s called Bright Minds.
1:03:24 So, B is for blood flow.
1:03:25 Increases blood flow.
1:03:26 Retirement and aging.
1:03:28 It decreases your age.
1:03:29 I is inflammation.
1:03:30 It’s anti-inflammatory.
1:03:31 G is genetics.
1:03:35 It helps turn on health-promoting genes.
1:03:37 H is head trauma.
1:03:42 If you keep walking, you’re less likely to fall when you’re older, right?
1:03:43 T is toxins.
1:03:45 Sweat detoxifies you.
1:03:48 M is mental health.
1:03:51 Exercise boosts dopamine, but it also boosts serotonin.
1:03:55 So it’s like that perfect balancer in your brain.
1:03:55 Breathing.
1:03:56 How we breathe.
1:03:59 Does that have an impact on brain health?
1:04:06 So you can almost immediately improve heart rate variability, which is a sign of heart health,
1:04:13 but also goes to mental health, by breathing in a certain helpful way.
1:04:16 And I call it the 15-second breath.
1:04:19 So four seconds in, big breath.
1:04:21 Hold it for a second and a half.
1:04:22 Pause just a little bit.
1:04:24 Eight seconds out.
1:04:27 Hold it for a second and a half.
1:04:33 So if you take twice as long to breathe out as you breathe in, it increases something
1:04:38 called parasympathetic tone, and it just calms you down almost immediately.
1:04:42 So if you’re having panic attacks, yes, you can take Xanax, but there’s so many problems
1:04:43 with that later on.
1:04:47 Or you can just learn how to breathe.
1:04:53 We call it diaphragmatic, so breathe mostly with your belly, taking twice as long to breathe
1:04:54 out as you breathe out.
1:04:54 Chewing.
1:05:00 There’s a piece here that says it stimulates hippocampal activity and may slow cognitive
1:05:01 decline.
1:05:04 Reducing chewing has been linked to impaired learning in animal studies.
1:05:08 And fast food decreases chewing because it’s fast.
1:05:11 So they take most of the fiber out so you can chew it faster.
1:05:12 You can swallow it faster.
1:05:14 Things in the bad for your brain list.
1:05:19 Overuse of GPS and navigation app, which weakens the hippocampus by outsourcing spatial memory
1:05:19 long-term.
1:05:23 This can lead to atrophy in areas associated with memory and navigation.
1:05:30 And people are diagnosed with Alzheimer’s disease later in life because of Siri.
1:05:35 Because I used to, like when I started as a young psychiatrist, somebody would get lost in
1:05:41 a city they’d lived in for 30 years, and their family would call me upset.
1:05:44 And I’m like, okay, this person’s headed toward dementia.
1:05:48 Now that person goes, take me home.
1:05:54 Do you think it’s going to, we’re going to have an epigenetic effect of not reading maps?
1:06:02 That if Stephen, now he uses his phone to get from A to B, do you think that’s going to affect
1:06:08 Stephen’s son or daughter because dad didn’t have?
1:06:09 Wow.
1:06:09 Okay.
1:06:13 That never occurred to me that you could pass on something like that.
1:06:16 By the way, I think it has to be physiological.
1:06:18 Stress, for example, could be probably passed on.
1:06:19 And you mentioned this.
1:06:24 You pointed out during pregnancy, you want to prevent a stress and crisis, right?
1:06:30 Do you know about that study with mice where they made them afraid of the scent of cherry
1:06:31 blossoms from memory?
1:06:40 And so whenever the mice smelled cherry blossoms, they would shock them mildly.
1:06:43 So the mice are now afraid of the scent of cherry blossoms.
1:06:46 Their babies were afraid of the scent of cherry blossoms.
1:06:49 Their grandbabies were afraid of the scent of cherry blossoms.
1:06:50 Okay.
1:06:51 That’s the olfactory system.
1:06:55 The olfactory system is very interesting because it goes directly to the hippocampus.
1:07:02 But there might be an evolutionary advantage because if there’s something in the environment
1:07:08 that you shouldn’t eat or, you know, that smells a particular way, passing that on is very efficient
1:07:12 instead of having to experience that yourself, you know, trial and error.
1:07:14 Because if it’s a poison, it might kill you.
1:07:21 But if your parents had that bad experience and pass it on, you shouldn’t go to something
1:07:23 that smells in a particular way, that makes sense.
1:07:28 The other thing that’s bad for the brain, which is unexpected, is you said at the start,
1:07:29 artificial sweeteners.
1:07:33 Now, I thought artificial sweeteners were fine.
1:07:34 They’re not fine.
1:07:35 And they’re not free.
1:07:40 So I used to drink diet soda like it was my best friend because I thought it was free.
1:07:45 And then I had arthritis when I was 35.
1:07:49 And one of my patients said she stopped aspartame and her arthritis went away.
1:07:54 And I’m like, because I was drinking like, I don’t know, a lot of diet soda.
1:07:57 And so I stopped and my arthritis went away.
1:07:59 And I’m like, no.
1:08:01 And so I did it again and it came back.
1:08:02 And I’m like, okay.
1:08:08 And artificial sweeteners can change the microbiome.
1:08:10 So we haven’t talked about that.
1:08:16 But you have these hundred trillion bugs in your gut that make neurotransmitters digest your food.
1:08:22 And especially sucralose or Splenda has been found to decrease the good bacteria in your gut,
1:08:25 which then has a negative impact on brain function.
1:08:28 And aspartame, as you mentioned.
1:08:32 And aspartame that I mentioned that can have a generational impact.
1:08:35 So is it possible it’s really not social media?
1:08:40 It’s that we’ve had aspartame in our food for decades.
1:08:45 And I think it’s all of these things that just sort of are additive.
1:08:49 And we should just always think to that one question.
1:08:51 Is this good for my brain or bad for it?
1:08:52 So you mentioned broccoli.
1:08:56 Probably that’s good for your brain.
1:08:57 Cheeseburger?
1:08:58 Probably not.
1:09:00 But why don’t you take the burger?
1:09:03 And if you could make it grass-fed, that would be better.
1:09:04 And put it in a salad.
1:09:06 And then that would be good for your brain.
1:09:08 What about chronic background noise?
1:09:12 We don’t think much about the impact noise has.
1:09:18 I used to live, my house was three houses from the freeway.
1:09:23 And if you just go there, it’s like, my God, it’s so loud here.
1:09:27 I never heard the freeway because my brain just learned to tune it out.
1:09:30 By the way, was that good or bad for you?
1:09:32 That I was able to.
1:09:34 You adapted and were no longer sensitive to it.
1:09:45 I think that actually was probably not good for various reasons because what it really means is that you’re specializing for that environment.
1:09:48 And your brain is going to be different when you go someplace.
1:09:51 So here’s another example.
1:09:53 And it’s stressful, right?
1:09:56 It’s chronically stressful, but my brain has figured out how to do it.
1:09:58 That’s right, that’s right, in the background.
1:09:59 In other words, yeah.
1:10:03 In other words, your brain is reacting to it even though you’re not aware of it.
1:10:06 And I have five sisters, which makes it even worse.
1:10:12 Subtly increases cortisol and impairs working memory and attention regulation, especially in children and older adults,
1:10:16 to be chronically exposed to background noise like traffic or the low-level hum of a city.
1:10:17 Yeah, that’s right.
1:10:18 That’s absolutely right.
1:10:21 Make sure you keep what I’m about to say to yourself.
1:10:25 I’m inviting 10,000 of you to come even deeper into the diary of a CEO.
1:10:28 Welcome to my inner circle.
1:10:31 This is a brand new private community that I’m launching to the world.
1:10:35 We have so many incredible things that happen that you are never shown.
1:10:38 We have the briefs that are on my iPad when I’m recording the conversation.
1:10:40 We have clips we’ve never released.
1:10:46 We have behind-the-scenes conversations with the guests and also the episodes that we’ve never, ever released.
1:10:48 And so much more.
1:10:50 In the circle, you’ll have direct access to me.
1:10:53 You can tell us what you want this show to be, who you want us to interview,
1:10:56 and the types of conversations you would love us to have.
1:11:02 But remember, for now, we’re only inviting the first 10,000 people that join before it closes.
1:11:09 So if you want to join our private closed community, head to the link in the description below or go to doaccircle.com.
1:11:10 I will speak to you there.
1:11:13 Many of us multitask across multiple screens now.
1:11:14 We’re watching TV here.
1:11:15 We’ve got our phone here.
1:11:16 We’ve got our iPad here.
1:11:17 We’ve got our computer here.
1:11:21 And I was reading into the science of multitasking, and it said that it trains your brain to be distractible,
1:11:26 reducing gray matter density in the interior cingulate?
1:11:27 Insula.
1:11:30 You know, in the medial prefrontal cortex.
1:11:35 And when the insula, the insula is so interesting, and I know you can talk about it.
1:11:36 I have a new study coming out on hope.
1:11:42 So on 7,500 patients, we gave them a hope questionnaire.
1:11:42 What does that mean?
1:11:44 Hope questionnaire?
1:11:44 Hope.
1:11:49 Like, how much hope do you have that you have the ability to make tomorrow better?
1:12:01 And people with low hope have lower overall prefrontal cortex function, but the insular was really low.
1:12:06 And that signal was the most statistically significant of the group, really.
1:12:10 And in some studies, the insula is called the island.
1:12:16 By the way, also for depression, people who have depression have low activity in the anterior cingulate.
1:12:22 In fact, deep brain stimulation has been used now to help some people if you stimulate that area.
1:12:27 And what our imaging research would say is depression is like chest pain.
1:12:29 It’s not one thing.
1:12:33 Like, nobody gets a diagnosis of chest pain because that would be stupid, right?
1:12:37 It could be heart attack, heart arrhythmia, heart infection, gas, grief.
1:12:40 Depression’s the same way.
1:12:44 When you look at it from an imaging standpoint, sometimes their frontal lobes are too active.
1:12:48 Sometimes they’re not active enough.
1:12:52 Sometimes it’s their limbic system that’s too active.
1:12:56 And I wrote a book called Healing Anxiety and Depression.
1:12:59 I’m like, here’s the seven things I see as an imager.
1:13:00 What about ADHD?
1:13:06 There’s obviously been a rise in ADHD, or at least people reporting or being diagnosed with ADHD, quite significant.
1:13:09 Can you find ADHD in the brain?
1:13:13 Are we causing ADHD as a function of the way that we’re living our lives?
1:13:17 Or is it something within the brain genetically that I could see?
1:13:18 So it’s both.
1:13:23 I think clearly you can see ADHD in people’s families.
1:13:32 In fact, if I have a hyperactive, restless, impulsive, disorganized, procrastinating child, I’m looking at the mom and the dad.
1:13:34 I’m like, where is this coming from?
1:13:43 But you could also get ADHD from a head injury, especially if it affects their frontal lobes, which is why you shouldn’t let children hit soccer balls with their forehead.
1:13:52 You can also get it from the chronic, from the excessive input, making people distracted, just like you said.
1:13:56 A brand new study out on children who took medicine, right?
1:13:59 We always demonize ADHD medicine.
1:14:11 But the kids who took medicine actually had bigger brains in their prefrontal cortex than kids who didn’t take medicine who had ADHD.
1:14:12 Ritalin?
1:14:13 Ritalin.
1:14:15 That’s okay at speed, basically.
1:14:16 Yeah, amphetamines.
1:14:17 It is.
1:14:30 But for the kids who have it, I think withholding medicine from a child who really has ADHD is like withholding glasses from someone who has trouble seeing.
1:14:41 And it’s the easy thing to demonize the drugs until you realize someone who has ADHD, a third of them don’t finish high school.
1:14:47 And we never ask the right question about, people go, what’s the side effects?
1:14:54 And it can decrease your appetite and can have sleep problems with it.
1:14:56 But they don’t ask the other question.
1:15:01 It’s what’s the side effect of not taking the medicine or at least not fully treating it?
1:15:04 And there are other ways to treat it besides medicine.
1:15:11 You know, for God’s sakes, I own a supplement company and I’m always trying to optimize the nutrients to the brain.
1:15:12 Our feedback can help.
1:15:18 But if you do those things and it’s not working, don’t be afraid of medicine.
1:15:24 By the way, when I was growing up, ADHD either didn’t exist or they didn’t know about it.
1:15:28 Do you think that there’s some link to our diet?
1:15:30 No, no, it was first described in around 1910.
1:15:35 And it’s in the first version of the DSM.
1:15:35 Oh, it is.
1:15:36 Okay.
1:15:38 They called it minimal brain dysfunction.
1:15:44 But when we were growing up, there were one or two of these kids in our classrooms.
1:15:47 And now there’s eight to ten of them in our classroom.
1:15:53 That’s what I mean, is that it seems to, like autism, it seems to be proliferating.
1:15:53 Right.
1:15:59 And part of it, I think, is the food that is much more processed.
1:16:01 Part of it is the screens.
1:16:03 Part of it is the distracted parents.
1:16:07 And part of it is the teaching.
1:16:09 You always seem to be doing new studies, Daniel.
1:16:14 What new studies are you most excited about or have you completed since we last spoke?
1:16:20 I did one that I’m so excited about on negativity in the brain.
1:16:25 And negativity is bad for your brain.
1:16:27 How do you define negativity?
1:16:30 We actually give them a questionnaire.
1:16:34 It’s a positivity, negativity, bias questionnaire.
1:16:41 And people who are more negative have less activity in their prefrontal cortex.
1:16:43 It’s actually quite interesting.
1:16:52 And so unbridled positivity is bad for you because you need that 15%.
1:16:57 But if you’re chronically negative, that is bad for your brain.
1:17:01 Is there a link between being a negative person and Alzheimer’s and dementia?
1:17:01 Yes.
1:17:05 And what’s interesting, because you mentioned a gender difference earlier.
1:17:12 If you’re depressed and you’re a woman, it doubles your risk for Alzheimer’s disease.
1:17:17 If you’re depressed and you’re a man, it quadruples your risk.
1:17:17 Wow.
1:17:23 So there was a study that was done during the COVID years, a couple of years.
1:17:30 And it turns out that the rate of depression doubled in women, but not in men.
1:17:32 During COVID.
1:17:33 During COVID.
1:17:40 And after COVID, when the students came back and everybody was back to normal, so-called normal, the women stayed depressed.
1:17:48 At that high level, which is very interesting that it should be the women who suffered worse.
1:17:56 So in one study, women had 52% less serotonin than men, which I think is really interesting.
1:17:59 Women, by and large, have double the risk of depression.
1:18:03 Women have double the risk of depression as men.
1:18:06 Their limbic systems are larger, which is also involved in-
1:18:07 More vulnerable, probably, yeah.
1:18:09 More vulnerable and bonding.
1:18:13 And then the whole COVID thing we haven’t talked about.
1:18:17 COVID causes inflammation in the limbic part of the brain.
1:18:23 I had scans of people I was treating, and then they got COVID.
1:18:30 And then I scanned them again, and you can just see this dramatic inflammation in the brain.
1:18:40 If someone’s listening now, and they just want to improve their brain health, they want to avoid dementia, they want to be cognitively powerful and capable as they age.
1:18:45 They want to get to 80 years old, 90 years old, 100 years old, and have a great brain.
1:18:49 And you just had to, and you could only tell them to do three things.
1:18:51 Well, Terry said one, exercise.
1:18:52 Okay, exercise.
1:18:53 I’m going to do it.
1:18:57 Start every day with today is going to be a great day.
1:19:04 And push your brain to look for what’s right, rather than what’s wrong.
1:19:08 Okay, so I’m going to be optimistic and grateful.
1:19:09 Omega-3 fatty acids.
1:19:13 And either do it with fish or do it with a supplement.
1:19:15 Why did you include omega-3 fatty acids?
1:19:26 Because it decreases inflammation, and 25% of the cell membranes in your brain are made up of omega-3 fatty acids.
1:19:30 And as a country, we’re dramatically low on them.
1:19:31 And learning.
1:19:35 That’s maybe one of the things that’s been left off the list of top three things.
1:19:39 But, I mean, I remember you telling me that how good learning was for the brain.
1:19:44 And even getting outside and running outside versus running on a treadmill is more beneficial.
1:19:54 And if you learn while you’re exercising, what you’re doing is you’re getting blood flow to the hippocampus, and you’re more likely to remember it.
1:19:56 I heard this, yeah.
1:20:01 I heard someone tell me that they figured out that they could learn better for their exams if they did it in a sauna.
1:20:08 So they kept, it was a scientist that I spoke to, she said she keeps learning new information when she’s in the sauna.
1:20:15 Because she realized that when she left the sauna and was then tested upon it, she was better able to do the exam.
1:20:20 And I guess that’s correlating to what you said about, because in a sauna, you’re going to have a lot of blood flow, I imagine, to the brain?
1:20:21 Yes.
1:20:33 There’s actually a study in JAMA Psychiatry that one sauna bath helped depression, significantly helped depression.
1:20:37 And I think it’s because it’s balancing the brain.
1:20:42 And people who do the most saunas have the lowest risk of Alzheimer’s disease.
1:20:53 What is the most important thing as it relates to the subjects that we spoke about today, AI, the brain, neuroscience, that you would like to say to the people that are listening now?
1:20:55 There could be a million people listening.
1:20:57 There could be 20 million people listening.
1:21:03 If you could say one thing to them about the brain, AI, neuroscience, whatever you want to say, the floor is yours.
1:21:04 What would that be?
1:21:07 Over to you first, Terry.
1:21:08 Sleep.
1:21:14 Sleep is a time when the body not just regenerates, but your memory is consolidated.
1:21:20 So things you’ve experienced during the day are integrated into your cortex.
1:21:26 And it’s an interaction between hippocampus and the cortex for episodic memories.
1:21:29 And it’s unfortunate.
1:21:36 What’s happening with children now, they’re so competitive to get into college that they’re cutting back on their sleep.
1:21:38 And it’s just the wrong time of your life.
1:21:42 You shouldn’t be cutting it back when your brain is developing.
1:21:45 So those two things, I would say, sleep and exercise are the most important thing for your brain.
1:21:47 The floor is yours.
1:21:52 What would you say to the listeners about all the things we’ve talked today?
1:21:53 What’s your closing statement?
1:22:09 Well, you know, I go back to what I talked about in the beginning, which is we’ve just thrown the barn door open and let the horse bolt out into our schools, into our businesses, into our homes.
1:22:18 And before we’ve been asked, is it a gift or is it a Trojan horse that’s going to steal from us?
1:22:23 We’ve embraced convenience before understanding consequence.
1:22:34 And we’ve done it before with video games and cell phones and social media and marijuana and alcohol and opiates and high fructose corn syrup and aspartame.
1:22:36 And we have to be smarter.
1:22:38 We have to tame this horse.
1:22:43 It’s gone with wisdom or it’s going to trample our children.
1:22:47 And so I think we have to be very thoughtful.
1:22:50 And it all comes back down to, is this good for my brain or bad for it?
1:22:55 Is it good for our collective brains or is it potentially bad for it?
1:23:05 And just answer that question with information and love of yourself, of your family, of your country, community.
1:23:12 Yeah, more anxious than when I came in.
1:23:13 I don’t like that.
1:23:23 It’s so front of mind for me at the moment because I have the hindsight, the wisdom of hindsight of all those things you mentioned,
1:23:28 like exercise and processed foods and social media and all these things that we tried.
1:23:30 And they all seem to follow a similar arc.
1:23:33 Some kind of new product or discovery is made.
1:23:38 The early phase, in the early phase, people who have an incentive for that thing to be successful
1:23:41 will somewhat like gaslight you into thinking that it’s fine.
1:23:46 And then we get into the second phase where we start to see sort of some consequences.
1:23:47 Then we study what’s actually happened.
1:23:53 We figure out that there was always a trade-off and that nobody really understood the trade-off.
1:23:55 And then people change their behavior.
1:24:02 So now when I go into these new technologies where the short-term benefit is really clear, it’s making me more productive.
1:24:06 I pause and I go, there’s going to be a trade-off here.
1:24:08 There’s always a trade-off.
1:24:09 What is the trade-off?
1:24:11 And am I comfortable and conscious of what that trade-off is?
1:24:14 And if the trade-off…
1:24:16 So I try to figure out what the trade-off is with things like AI.
1:24:18 And I go, okay, the trade-off is probably I’m going to be worse at critical thinking.
1:24:22 And that might have an impact on my social relationships if I fall in love with fucking Annie,
1:24:23 because she’s pretty hot, to be fair.
1:24:28 And I really value my critical thinking.
1:24:36 I really value my ability to solve problems and to articulate myself and to write and to communicate with my loved ones in an effective way.
1:24:39 So what can I do if that is the trade-off now?
1:24:47 And one of the things that I’m doing now feels really counterintuitive in a world where everybody’s got these productivity gains because they’re using these tools, which is to refrain.
1:25:05 And I wonder if one of the great advantages of the next decade, one of the great hedges for anyone that’s wanting to be a great critical thinker, entrepreneur, creative, is to go left when everyone’s going right, which is to refrain and do it the hard way.
1:25:19 And if we look at history in these arcs that we’ve discovered with food and with exercise and all these things and dating, doing it the hard way, like we said about the marshmallow test and delaying the gratification, seems to yield the greatest returns.
1:25:22 So I think I’m going to do it the hard way.
1:25:26 And it might be the easiest because it won’t have the side effects.
1:25:27 Yeah, the hard way.
1:25:35 I want to feel good now and later as opposed to now but not later.
1:25:38 And to be clear, this doesn’t mean I’m not going to use AI or ChatGPT.
1:25:43 It just means that when it matters, when the thinking matters, I will think for myself.
1:25:47 And when the communication matters, I’ll communicate for myself.
1:25:49 That’s my conclusion.
1:25:53 You should hope that your children will feel the same way when they grow up.
1:25:56 But they will model what you do, right?
1:26:01 Every day you model health or not health.
1:26:05 Thank you.
1:26:08 Thank you for writing two, well, many incredible books that I’ve got around me.
1:26:10 I’m going to link them all for my viewers that are watching.
1:26:11 I’ve got so many of these books.
1:26:15 The incredible one that you wrote for parents called Raising Mentally Strong Kids.
1:26:18 You’ve got your other book over there, Change Your Brain Every Day.
1:26:27 And I’ve got this book here from Terry, which is The Deep Learning Revolution and one you wrote most recently called ChatGPT and the Future of AR.
1:26:28 I’m going to link all of them below.
1:26:31 And I’m going to link them with a little bit of a summary of what’s in them.
1:26:36 So if you decide that there’s anything here that we talked about today where you want to dig in further, please do dig in.
1:26:44 And I’m also going to link both of your – a link to where people can find out more about both of you, your websites and more of your work in the comments below.
1:26:45 So please do check that out, everybody listening.
1:26:51 We have a closing tradition where the last guest leaves a question for the next guest, as you know, and they don’t know who they’re leaving it for.
1:26:55 So I’m going to ask you both a question, starting with you, Daniel.
1:27:03 Are you prepared for recognition of your next health challenge?
1:27:06 Will you be able to notice its onset?
1:27:14 And how will you address the challenge, even if it means a major lifestyle change or way of living?
1:27:17 Okay.
1:27:19 Yes.
1:27:25 How will you address the challenge, even if it means a major lifestyle change or way of living?
1:27:35 Well, I’m very clear on the goals I have, which is to be vibrant and healthy and not get dementia.
1:27:40 So if I need to change something so that happens, I’m, like, all in.
1:27:43 Are you prepared?
1:27:44 Probably not.
1:27:47 Not even blessed with good health.
1:27:51 I try to live a healthy life.
1:28:02 But the problem is that you can’t anticipate, you know, as you get older, what, you know, what’s ahead, you know.
1:28:05 Like you mentioned arthritis.
1:28:07 I’m feeling a little bit of arthritis now.
1:28:11 I’ve been arthritis-free for most, you know, all my life.
1:28:21 And, you know, that’s something that’s very difficult to realize that it’s coming, that there’s very little you can do about it, is depressing.
1:28:25 But on the other hand, things could always be worse.
1:28:27 And sometimes that cheers you up.
1:28:43 But the reality is that there are things in the world, like COVID, you know, that you have no control over, that may, or an accident, or Alzheimer’s, you know, God forbid.
1:28:48 You know, that is, who knows what will happen, right?
1:28:50 You have to live with whatever life deals with you.
1:29:03 You know, the time that you have, you should really spend on trying to make it a healthy life, a productive life, a, you know, satisfying life.
1:29:06 And that’s something that we have control over, right?
1:29:07 What are you scared of?
1:29:11 Right now, it’s China.
1:29:16 You know, I’m not being facetious.
1:29:23 I think that it’s a threat that is a societal threat.
1:29:25 It’s not, I don’t think that it’s going to affect me.
1:29:37 And I’ve had great Chinese students, and so I really like, I think the Chinese people are different from what I see as the country, what they’re trying to do, the goals that they’re taking.
1:29:49 20 years ago, if you look at the, of all the technical areas in physics and chemistry and biology and so forth, the 100 most important advances have been made.
1:29:56 20 years ago, it was like, the Americans had like, you know, 94 of them.
1:30:02 This year, it’s 74 are Chinese.
1:30:08 And that’s because they made a huge investment in science and STEM research.
1:30:17 You know, they poured out a million engineers to implement AI, right?
1:30:20 You know, they’re doing the right thing.
1:30:21 We did that.
1:30:24 Remember when the Sputnik went over, the Sputnik moment?
1:30:30 We made a huge investment in STEM, in science and engineering, and in education.
1:30:31 What was the Sputnik moment?
1:30:37 Oh, okay, 57, when the Russians put a satellite that went over the U.S. over and over again.
1:30:42 We didn’t, it took us years to put up our own satellite because we had fallen behind.
1:30:49 But we, that investment we’ve been living on, literally, you know, for the last 60 years.
1:30:54 And now the Chinese have done that, and they’re going to be advanced, and they’re going to be way beyond us.
1:31:06 You know, this is, you asked me, okay, that’s something, I’m very, very disappointed in our country that we’re not, in fact, we’re just doing the opposite.
1:31:09 We’re tearing apart science right now with the president’s administration.
1:31:11 What are you scared of, Daniel?
1:31:15 Losing my wife.
1:31:18 That’s the most, it’s the thing that comes to mind.
1:31:22 And when I was thinking about China, my mother-in-law was a prepper.
1:31:26 A prepper being someone that’s preparing for the end of the world.
1:31:28 Prepared for the end of the world.
1:31:35 And we were in Egypt last year and got a call that she had cancer, and we were there for three days and came home.
1:31:39 And I kept thinking, I loved her dearly.
1:31:42 I’m like, you prepared for the wrong thing.
1:31:45 You should have prepared for cancer.
1:31:53 Like, I think every day we should be, and the same Alzheimer’s prevention program is a cancer prevention program.
1:31:55 It’s a heart disease prevention program.
1:31:58 It’s a diabetes prevention program.
1:32:02 And I’m like, she’s prepared for the wrong thing.
1:32:07 The thing you really want to be prepared for is disease, right?
1:32:08 And I know I’m going to die.
1:32:13 I just want to be vital for as long as I can be.
1:32:19 And hope is, well, I have a say in this, right?
1:32:26 Because I know I can accelerate my body’s decline, or I can decelerate it.
1:32:28 And I’m going to choose to decelerate it.
1:32:31 Thank you.
1:32:31 We’re done.
Xin lỗi, nhưng bạn vừa bấm nút của tôi.
Và thực ra, hoàn toàn có thể dùng nó để giúp bạn trở nên thông minh hơn.
Nhưng điều đó đòi hỏi giáo dục.
Bạn phải nhìn nhận cả rủi ro lẫn lợi ích.
Nhưng chúng ta ôm lấy sự tiện lợi trước khi hiểu được hệ quả.
Vì vậy chúng ta phải nói về điều này.
Đây là một nghiên cứu vừa được công bố đã gây chấn động trên toàn thế giới.
Và thật đáng kinh ngạc, MIT phát hiện thấy hoạt động não giảm 47%
khi mọi người viết bằng ChatGPT so với khi viết không có trợ giúp.
Điểm trí nhớ của họ sụt mạnh.
Và cả hai ông đều là bậc thầy về não bộ.
Ý tôi là, có lẽ các ông đã quét nhiều não hơn bất kỳ người nào khác trên Trái Đất vào thời điểm này.
Và ông đã phát minh ra máy Boltzmann cùng Geoffrey Hinton,
một chiếc máy tính mô phỏng cách bộ não hoạt động.
Vậy câu hỏi của tôi là, mối lo ngại của các ông là gì?
Nếu bạn lạm dụng các mô hình ngôn ngữ lớn này,
chỉ dùng chúng như một tiện ích để làm mọi việc nhanh hơn,
bộ não bạn sẽ đi xuống.
Không còn nghi ngờ gì về điều đó.
Còn trẻ em thì sao?
Chúng ta có thế hệ trẻ ốm yếu nhất trong lịch sử
vì điện thoại di động, mạng xã hội.
Và tôi nghĩ AI nguy hiểm hơn nhiều đối với não đang phát triển.
Vậy chúng ta có đang nuôi dạy những đứa trẻ yếu về mặt tinh thần không?
Có lập luận đó.
Và tôi nghĩ điều đó là đúng.
Và rồi có nhiều ví dụ về người ta phải lòng AI.
Như Annie.
Tôi tưởng anh có thể đã quên em, đẹp trai à.
Anh có thể nói chuyện với Daniel và Terry được không?
Ôi, em yêu.
Em sẵn sàng quyến rũ họ đến rụng cả vớ.
Hãy tưởng tượng về em đi.
Được rồi, tôi xin dừng ở đây.
Vậy lời khuyên nào ông sẽ đưa ra liên quan đến AI và những thứ ngoài AI để chúng ta có bộ não khỏe mạnh?
Tôi sẽ nói cách dùng ChatGPT để cải thiện khả năng nhận thức của chúng ta.
Và nếu bạn muốn giữ bộ não khỏe mạnh, bạn phải xử lý 11 yếu tố rủi ro chính.
Vậy bắt đầu thôi.
Nhanh một chút trước khi quay lại tập này.
Cho tôi 30 giây thời gian của bạn.
Có hai điều tôi muốn nói.
Điều đầu là một lời cảm ơn rất lớn vì việc các bạn lắng nghe và theo dõi chương trình hàng tuần.
Điều đó có ý nghĩa rất lớn với tất cả chúng tôi.
Và thực sự đây là một giấc mơ mà chúng tôi chưa bao giờ nghĩ tới và không thể tưởng tượng được khi đạt đến vị trí này.
Nhưng thứ hai, đó là một giấc mơ mà chúng tôi cảm thấy chỉ mới bắt đầu.
Và nếu bạn thích những gì chúng tôi làm ở đây, xin hãy gia nhập 24% người nghe chương trình này thường xuyên và theo dõi chúng tôi trên ứng dụng này.
Đây là lời hứa tôi muốn dành cho bạn.
Tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để làm cho chương trình này tốt nhất có thể, bây giờ và trong tương lai.
Chúng tôi sẽ mời những khách mà các bạn muốn tôi phỏng vấn.
Và chúng tôi sẽ tiếp tục giữ tất cả những điều mà các bạn yêu thích về chương trình này.
Cảm ơn.
Rất cảm ơn các bạn.
Quay lại với tập này.
Tiến sĩ Daniel.
Tiến sĩ Terry.
Tôi đã mời cả hai ông ngồi với tôi hôm nay để giúp tôi hiểu tác động của những công cụ mà chúng ta gọi là mô hình ngôn ngữ lớn, các ChatGPT, các Gemini trên thế giới, các Grok trên thế giới đang có lên não bộ chúng ta và có lẽ rộng hơn là cuộc sống của chúng ta.
Và hai ông đều là chuyên gia trong lĩnh vực của mình.
Tôi rất ngưỡng mộ cả hai ông.
Vậy xin giới thiệu, Terry, nền tảng học thuật và kinh nghiệm của ông là gì?
Và tôi cũng biết ông biết một người bạn của chương trình, Geoffrey Hinton.
Ông có thể tóm tắt về học thuật và bề dày nghề nghiệp của mình được không?
Tôi vốn sinh ra là một nhà vật lý, nhận bằng tiến sĩ vật lý lý thuyết từ Đại học Princeton.
Rồi tôi có may mắn được làm nghiên cứu sau tiến sĩ trong phòng thí nghiệm của Stephen Kuffler, người được xem là cha của ngành sinh học thần kinh.
Và đó là khởi đầu sự nghiệp của tôi như một nhà khoa học thần kinh.
Tôi đã tiên phong một phần của khoa học thần kinh mà bây giờ được gọi là khoa học thần kinh tính toán, lấy kỹ năng của mình như một nhà vật lý và cố gắng áp dụng để hiểu bộ não, tạo ra các mô hình, lý thuyết, và chúng tôi đang có tiến triển.
Tiến sĩ Danny Lehman, một chút về lý lịch của ông.
Khán giả của tôi biết ông rõ.
Nhưng để tóm tắt cho những ai chưa tiếp xúc với công trình và kinh nghiệm của ông, cả đời ông đã làm gì?
Và suy nghĩ chính của ông về tất cả những gì đang diễn ra hiện nay với trí tuệ nhân tạo là gì?
Về đào tạo, tôi là một bác sĩ tâm thần.
Tôi là bác sĩ tâm thần tổng quát và bác sĩ tâm thần nhi.
Khi tôi tốt nghiệp y khoa, tôi muốn trở thành một bác sĩ tâm thần thực sự giỏi vì có người tôi yêu cố gắng tự tử, nên đó là chuyện cá nhân đối với tôi.
Tôi có 11 phòng khám.
Chúng tôi tiếp khoảng 10.000 lượt khám mỗi tháng.
Và chúng tôi có các kết quả được công bố tốt nhất dành cho những bệnh nhân tâm thần phức tạp kháng điều trị ở bất cứ đâu.
Vậy có lẽ các ông đã quét nhiều não hơn bất kỳ người nào khác trên Trái Đất vào thời điểm này phải không?
Có lẽ.
Ít nhất là đối với những người gặp khó khăn về lo âu, trầm cảm, nghiện ngập.
Chà, hãy nói về điều gì tốt cho não, điều gì xấu cho não, bắt đầu từ AI.
Lý do tôi muốn nói chuyện với cả hai ông là bởi thành thật mà nói, tôi đã khá nghiện việc dùng ChatGPT và một số AI, mô hình ngôn ngữ lớn khác hàng ngày, suốt thời gian.
Rồi nghiên cứu này xuất hiện từ MIT.
Họ tuyển 54 người tham gia từ năm trường đại học ở Boston, MIT, Harvard, v.v.
Họ chia người tham gia thành ba nhóm, cho họ viết các bài luận khác nhau trong, tôi nghĩ là bốn tháng.
Một nhóm dùng ChatGPT.
Một nhóm dùng Google.
Và một nhóm không dùng công cụ nào.
Và họ phải viết bốn bài luận trong một khoảng thời gian.
Và đáng kinh ngạc là MIT phát hiện thấy hoạt động và kết nối não giảm 47% khi mọi người viết với ChatGPT so với viết không có trợ giúp.
Các bản quét EEG cho thấy hoạt động não tổng thể yếu nhất ở nhóm dùng ChatGPT.
Nhóm không dùng công cụ, những người không dùng Google hay ChatGPT, kích hoạt mạng nơ-ron rộng nhất và Google ở vị trí thứ hai.
Sau khi sử dụng ChatGPT, người tham gia không thể trích dẫn chính xác bài luận của mình chỉ sau vài phút và điểm nhớ của họ tụt mạnh.
Người dùng ChatGPT cảm thấy ít hoặc không có quyền sở hữu đối với văn bản họ đã tạo ra và cảm giác nó hoàn toàn không phải là tác phẩm của họ.
Và khi nhóm AR bị buộc phải viết mà không có trợ giúp ở buổi thứ tư, não họ vẫn ở chế độ hoạt động thấp, thiếu tương tác, cho thấy ‘nợ nhận thức’ vẫn tồn tại ngay cả sau khi công cụ bị lấy đi.
Điều đó làm tôi hơi sợ.
Và điều này gợi ý rằng nó đang lấy đi một phần tư duy phản biện, sáng tạo và khả năng học lâu dài của chúng ta.
Và cả hai anh đều là bậc thầy về não bộ theo những phương diện khác nhau.
Vậy câu hỏi của tôi, có lẽ gửi tới Daniel, là chuyện gì đang xảy ra ở đây và anh cảm thấy thế nào về điều này?
Nó làm tôi sợ.
Tôi rất thích suy nghĩ về phòng ngừa Alzheimer.
Đó là một trong những điều khiến tôi thực sự hào hứng.
Tôi vừa mới sinh nhật vào thứ Bảy, tròn 71 tuổi.
Và nếu tôi sống đến 85, điều mà tôi dự định, thì 50% người ở tuổi 85 trở lên sẽ được chẩn đoán mắc chứng mất trí.
Vậy bạn có một cơ hội một ăn hai là mất trí.
Và tôi thì không chịu được điều đó.
Nhưng liệu đây có phải là công cụ sẽ giảm tải nhận thức rồi sau đó làm tăng nguy cơ của tôi không?
Tải nhận thức là gì?
Là khối lượng công việc mà bộ não tôi thực sự phải làm.
Và tôi đã nghĩ, bạn biết đấy, nó giống như từ tạ 20 pound xuống còn tạ 2 pound, và bạn không còn mạnh như trước.
Một điều quan trọng cần nói về nghiên cứu này là nó chưa được phản biện bởi đồng nghiệp.
Và tôi nghĩ điều đó rất quan trọng phải nói rõ.
Và tác giả nói, vì tôi đã nghe một cuộc phỏng vấn với các tác giả, họ nói, chúng tôi nghĩ việc này quan trọng đến mức phản biện có thể mất sáu đến tám tháng, điều đó hoàn toàn có thể, và chúng tôi nghĩ điều này cần được công bố ngay.
Vì vậy điều đó quan trọng để mọi người biết.
Liên hệ, giả thuyết anh có giữa việc sử dụng một thứ như ChatGPT và chứng mất trí là gì?
Đối với người không hiểu cơ chế quanh tải nhận thức và những nghiên cứu ủng hộ ý tưởng rằng nếu bạn có tải nhận thức ít hơn, bạn sẽ có nguy cơ cao hơn bị mất trí, anh có thể làm rõ mối liên hệ đó cho tôi không?
Hãy nghĩ đơn giản là “dùng thì có, không dùng thì mất”.
Bạn càng dùng não, việc học điều mới là một chiến lược chủ yếu để phòng bệnh Alzheimer.
Những người không tham gia học tập suốt đời có nguy cơ cao hơn, cao đáng kể.
Những người học kém ở trường hoặc bỏ học sớm có nguy cơ mất trí cao hơn.
Và vì vậy bạn càng tham gia, càng kích hoạt các nơ-ron trong não, chúng càng mạnh.
Vậy giờ đây chúng ta sẽ kích hoạt chúng ít hơn, và đó là điều đáng lo ngại.
Còn anh nghĩ sao về điều đó, Terry?
Có một nghiên cứu được thực hiện.
Họ xem xét Alzheimer ở ba nhóm dân số.
Bạn biết đấy, những người có rất ít học, rồi giáo dục tối thiểu, như tương đương trung học trở xuống.
Rồi những người có học sau đại học.
Và họ phát hiện ra rằng khởi phát Alzheimer sớm nhất ở nhóm nông dân.
Rồi khi tăng mức độ học vấn lên, khởi phát xảy ra muộn dần, điều mà tôi nghĩ ủng hộ những gì anh nói.
Anh có thấy nghiên cứu mới về SSRI làm tăng nguy cơ mất trí không?
Chưa, chưa.
Mới vừa ra.
Và benzodiazepine, khi tôi bắt đầu xem các phim chụp não năm 1991, tôi được huấn luyện dùng benzodiazepine, như Valium, Xanax và Ativan.
Và chúng làm não trông già hơn so với tuổi.
Và tôi đã ngừng kê đơn chúng.
Rồi khoảng 10 năm trước có nghiên cứu cho thấy việc dùng benzo có liên quan tới nguy cơ mất trí tăng lên.
Chúng ta phải cẩn trọng.
Điều này tốt cho não hay có hại?
Chỉ để nhắc đến một điểm mới về SSRI, Daniel, một phân tích gộp của năm nghiên cứu thấy rằng SSRI có liên quan tới mức tăng 75% nguy cơ mất trí, điều khá sốc.
Xét rằng 25% dân số người lớn Mỹ đang dùng thuốc tâm thần, điều đó thật kinh hoàng.
Và SSRI đối với những người đúng chỉ định cứu mạng họ.
Đối với những người sai chỉ định, chúng không tốt.
Nhưng bạn có thể tưởng tượng với 340 triệu đơn thuốc cho thuốc chống trầm cảm năm ngoái không?
Hầu như chẳng ai kiểm tra não họ trước đó.
Và kiểu như, thôi nào, chúng ta có thể làm tốt hơn.
Có một nghiên cứu ở Thụy Điển với gần 20.000 bệnh nhân.
Họ thấy những người dùng liều SSRI cao hơn có liên quan tới suy giảm nhận thức nhanh hơn và mất trí nặng hơn, đặc biệt ở nam giới.
Nguy cơ lớn nhất ở nam.
Quay lại báo cáo từ MIT này, Terry, bạn biết đấy, nó chưa được phản biện.
Và kích thước mẫu vẫn tương đối nhỏ.
Nhưng dựa trên mọi thứ anh biết về cách não hoạt động và mạng lưới nơ-ron và hình thành trí nhớ, mối lo của anh là gì liên quan tới cả thế hệ trẻ và người lớn tuổi đang đổ xô vào các công cụ này, dùng hàng ngày, trước khi chúng ta hiểu được hậu quả lâu dài?
Chúng ta không thể dự đoán nó sẽ đi tới đâu.
Và có thể mất 20 năm, đúng không?
Tôi nghĩ đây là một khởi đầu tốt, nhưng vấn đề thực sự là việc sử dụng lâu dài.
Để tôi đưa một ví dụ nhỏ minh họa điều chúng ta đang nói.
Hãy nhớ khi máy tính cầm tay điện tử lần đầu xuất hiện.
Và bây giờ là ít nhất 30 hoặc 40 năm sau, kết quả đã rõ.
Có lẽ đúng là khi họ bấm vào máy, hoạt động não ít hơn.
Nhưng thực tế là nó làm họ chính xác hơn, năng suất hơn.
Bạn phải nhìn cả rủi ro lẫn lợi ích.
Nó đã giải phóng họ.
Nó giải phóng không gian nhận thức để họ làm những việc khác.
Vì vậy khi tôi nghe cách anh dùng ChatGPT, anh tương tác với nó.
Và nó nâng cao những gì anh biết.
Nguy hiểm là nếu anh không tương tác và không giữ cho não mình làm việc.
Ví dụ, tôi dùng nó rất nhiều.
Tôi có một bản sao.
Tôi đã tải lên tất cả sách của mình, tất cả bài báo nghiên cứu, tất cả các chương trình truyền hình công cộng, kịch bản.
Và tôi kiểu nói, trả lời giúp tôi cái này.
Và điều đó có thể rất hữu ích, nhưng không nếu tôi không tương tác với nó, không nghĩ cùng nó.
Đó là lý do tôi cho rằng từ “suy nghĩ” là điều then chốt, vì điều đang xảy ra bây giờ là người ta đã ủy quyền việc suy nghĩ cho nó.
Đó đã là điều đang xảy ra.
Nếu bạn đăng nhập vào — tôi sẽ không nêu tên các mạng xã hội — nhưng nếu bạn đăng nhập vào một số mạng xã hội nhất định ngay bây giờ, bạn chỉ đọc thôi.
Và tôi có một người bạn, một lần nữa, tôi sẽ không nêu tên, người có hồ sơ LinkedIn, và tôi đã quen anh ấy được 10 năm.
Những gì tôi thấy trên hồ sơ của anh ấy bây giờ không phải là bạn tôi.
Mỗi ngày đều có một bài tiểu luận nào đó đăng lên.
Đó không phải bạn tôi.
Đó không phải cách anh ấy nói chuyện.
Anh ấy đang ủy quyền mọi suy nghĩ của mình cho nó, và điều đó đang có hiệu quả.
Anh ấy nhận được nhiều lượt thích và tiếp cận hơn bao giờ hết trong đời.
Vậy tại sao anh ấy phải quay lại?
Tại sao anh ấy phải quay lại những thứ khó hơn?
Nếu bạn có Stephen Bartlett ở đây, và bạn có Stephen Bartlett khác ở đây, người có bằng tiến sĩ về mọi thứ, và được gắn vào, Stephen Bartlett thô sơ này, tôi sẽ để anh chàng này làm mọi thứ cho tôi.
Stephen Bartlett còn lại, cái Stephen Bartlett có bằng tiến sĩ về mọi thứ.
Tôi sẽ có được bộ não của anh ta.
Ngay cả khi điều đó có hại cho bạn?
Đấy là điều tôi muốn nói.
Người ta có vẻ hành động theo các khuyến khích ngắn hạn, chứ không theo dài hạn.
Không phải tất cả mọi người.
Bạn có nói là đại đa số mọi người không?
Ừ.
Được, vậy đại đa số mọi người hành động theo các khuyến khích ngắn hạn trong cuộc sống.
Ý tôi là, vấn đề béo phì ở Hoa Kỳ là một ví dụ điển hình của điều đó.
75%.
75% người ở Hoa Kỳ bị béo phì.
Và nếu bạn khảo sát những người đó và hỏi, “Bạn có biết rằng chiếc bánh burger này sẽ làm tăng khả năng bị béo phì của bạn, còn bông cải xanh thì giảm nó không?” — tôi đoán là họ sẽ trả lời biết.
Tôi đoán là nếu bạn nói với mọi người về việc họ dùng mạng xã hội, “Bạn có biết rằng điều đó làm bạn lo âu hơn không?” — họ cũng sẽ nói biết.
Và rồi họ tiếp tục dùng.
Vì vậy tôi nghĩ chúng ta không giáo dục người ta đủ.
Họ biết điều gì tốt cho con người.
Họ biết điều gì tốt cho não họ hay xấu cho nó.
Nhưng họ không thấy được rằng chính bộ não của mình giúp họ có được một buổi hẹn hò.
Chính bộ não của mình giúp họ vào đại học.
Chính bộ não của mình giúp họ có được sự độc lập vì họ hành xử nhất quán hơn.
Và đó là sự ngắt kết nối.
Chúng ta không dạy trẻ em yêu và chăm sóc bộ não của mình.
Nếu bạn yêu bộ não của mình, và bạn làm thế, và bạn không bị béo phì, và bạn nói chuyện với người khác, bạn liên tục học hỏi, đúng chứ?
Bạn không phải là một người Neanderthal.
Bạn là một người học suốt đời.
Vậy tại sao nhiều người ở Hoa Kỳ lại bị béo phì nếu họ biết rằng—
Bởi vì họ không biết.
Bởi vì họ thực sự không biết.
Vâng, và họ đã bị lừa dối.
Ý tôi là khi có những công cụ hay thứ gì đó trong môi trường của chúng ta cho chúng ta phần thưởng ngắn hạn
nhưng lại kèm theo chi phí dài hạn, như lối đi trong siêu thị,
hoặc như trẻ con dành bảy đến tám tiếng một ngày trên mạng xã hội,
con người, đại chúng, có xu hướng chọn thứ sẽ cho họ một cú “dopamine” nhanh nhất
và củng cố hành vi đó rồi cho họ phần thưởng.
Vì vậy lập luận của tôi là AI cũng vậy.
Tôi có thể ngồi xuống và làm nhiều suy nghĩ phản biện, điều đó sẽ tốn của tôi rất nhiều thời gian,
và sẽ khá khó khăn, hơi đau khi tôi phải suy nghĩ qua một vấn đề.
Tôi nghĩ thế hệ trẻ con và thế hệ thanh niên sẽ chọn để AI làm việc suy nghĩ phản biện cho họ.
Và nếu giả thuyết đó đúng, thì điều gì sẽ xảy ra với bộ não của người trẻ?
Nếu bạn lạm dụng nó theo cách đó, thì bộ não của bạn sẽ đi xuống.
Không nghi ngờ gì về điều đó.
Được.
Có thể sử dụng nó theo cách tích cực về nhận thức.
Bởi vì bạn có thể đào sâu hơn, bạn có thể thực sự cải thiện các cấu trúc nhận thức của mình.
Nếu nhìn vào nghiên cứu của MIT, ý tôi là, chỉ từ màu sắc ở đây bạn có thể thấy khả năng để người tham gia nhớ những gì họ đã viết.
Và nó gợi ý rằng khi người ta viết bằng ChatGPT hay những công cụ AI này, họ thực ra không nhớ, ngay cả trong vài phút sau, những gì họ đã tạo ra.
Bởi vì bạn không tham gia vào trải nghiệm viết đó.
Vì vậy không có cách nào để thông tin được mã hoá.
Bây giờ, nếu bạn tương tác với nó, thì bạn có khả năng nhớ cao hơn nhiều.
Nhưng nếu bạn bảo “làm ơn viết bài luận này cho tôi”, rồi bạn đọc nó,
bạn có khả năng không có đủ trải nghiệm với tài liệu để kích hoạt hồi hải mã và các cấu trúc khác trong não bạn.
Trong nghiên cứu này, họ phát hiện nhóm dùng ChatGPT có hoạt động ở phần não liên quan đến trí nhớ thấp hơn gần hai lần so với nhóm chỉ dùng não, tức là nhóm không dùng ChatGPT.
Và 83% người dùng ChatGPT không thể nhớ những gì họ vừa viết và không thể trích dẫn chính xác bài luận đã hoàn thành của họ trong nghiên cứu.
Đó là vì họ không tương tác.
Như bạn đã nói, ý tôi là, nếu bạn chỉ giao phó và bạn không thực sự tham gia, và thực ra đây là điểm mấu chốt, bạn có thể nhận được thứ gì đó trả về, nhưng bạn phải học cách đặt câu hỏi với những gì bạn nhận được.
Và điều đó thực sự đúng chứ?
Bạn có thể giải thích rõ hơn không?
Và chính qua quá trình đó, như khi bạn làm với một giáo viên, bạn biết đấy, đó là cách chúng ta làm việc ở trường.
Đó là nơi bạn giúp tạo ra các mạch sáng tạo mới trong não sẽ giúp bạn trở thành một người suy nghĩ phản biện tốt hơn.
Nhưng nếu bạn không đặt câu hỏi phản biện với những gì ChatGPT đưa ra, thì bạn sẽ không làm được.
Ừ, tôi nghĩ điều tôi thấy, đặc biệt khi tôi chỉ lướt mạng, là người ta đã ủy quyền việc suy nghĩ cho nó.
Mọi thứ tôi đọc giờ đây có dấu gạch ngang dài (—) mà tôi chưa từng thấy hai năm trước, điều đó có nghĩa là nhiều phần việc đang bị xử lý.
Và tôi đã bảo với người bạn của mình hôm trước, người bạn đang được nhắc đến, người nghiện ChatGPT, anh ấy đã viết bài này.
Và chúng tôi, trong nhóm WhatsApp của mình, ai cũng biết anh ấy không viết như vậy.
Vậy anh ta nói, anh có thể cho chúng tôi xem prompt anh dùng để viết bài không?
Và lúc đó cả bọn chúng tôi đều cười ầm lên.
Anh ấy bỏ prompt vào chat.
Prompt chỉ dài nửa câu.
Mà nó sinh ra một bài báo dài hai, ba trang, mà anh ấy đã đăng trên LinkedIn.
Về cơ bản anh ấy bảo: viết gì đó về vấn đề của Beck và vấn đề này.
Đó chính xác là cách dùng sai.
Đó là điều tôi đang nói với bạn.
Thật ngu ngốc.
Và nếu làm thế, bạn sẽ chẳng cải thiện được bản thân, não bộ chút nào.
Người ta đang làm vậy đấy.
À, bạn biết đấy, mọi người đang lạm dụng nó.
Nhưng rồi những người thông minh sẽ tìm ra cách dùng đúng.
Còn những người không thông minh lắm thì sao?
Ờ… điều đó sẽ giảm gánh nặng nhận thức của họ, mà điều đó có thể làm tăng nguy cơ sa sút trí tuệ.
Vậy anh sẽ khuyên tôi và thính giả của tôi điều gì, dựa trên tất cả những gì anh biết về bộ não, liên quan đến mối quan hệ của tôi với AI?
Rằng bạn phải có một mối quan hệ với nó, nếu không nó sẽ trở nên độc hại.
Nó sẽ làm tổn hại bạn.
Nhưng nếu bạn có một mối quan hệ tốt với nó, nó có thể làm cuộc sống bạn tốt hơn.
Một mối quan hệ tốt trông như thế nào?
Là bạn không dùng nó để làm công việc của mình.
Bạn tương tác với nó để có công việc tốt hơn.
Quả đúng như vậy.
Và có một ví dụ tuyệt vời mà tôi tình cờ thấy.
Câu chuyện về một người phụ nữ dùng nó, và cô ấy nhận ra là lịch sự thì sẽ nhận được kết quả tốt hơn nhiều.
Điều đó thú vị.
Nhưng phần làm tôi ngạc nhiên là cô ấy nói, bằng cách đối xử với nó như một con người, cuối ngày cô ấy không thấy kiệt sức.
Cô ấy cảm thấy khoan khoái.
Một phần lớn não của bạn là một hệ thống được tổ chức theo xã hội để tương tác với người khác.
Và đó là chế độ lái tự động.
Bạn không phải suy nghĩ về nó, đúng không?
Bạn chỉ tương tác với người khác.
Bạn biết họ sẽ cư xử thế nào trong những hoàn cảnh nhất định.
Cô ấy đã đối xử với Chachutipi như một máy, như một cái xẻng.
Bạn cứ xúc, xúc, xúc, xúc.
Và đó không phải là một mối quan hệ tốt.
Nhưng bằng cách dùng bộ não xã hội của mình, trước hết thì việc tương tác dễ dàng hơn.
Nhưng hơn nữa, bạn thực sự khơi dậy phần xã hội của Chachutipi.
Nó cũng có phần xã hội, vì nó đã hấp thụ toàn bộ kiến thức thế giới về cách con người tương tác với nhau.
Nhưng chẳng phải Sam Altman đã lên tiếng bảo đừng nói cảm ơn với Chachutipi sao?
Bởi vì chỉ việc nói cảm ơn thôi tiêu tốn quá nhiều năng lượng.
Khi tôi nhận được thứ gì đó tôi thật sự thích, tôi cũng muốn nói cảm ơn.
Nhưng bạn nhận ra, ôi, hóa ra không nên làm vậy.
Đúng vậy.
Không, điều đó là vớ vẩn.
Xin lỗi.
Sam, bạn biết đấy, điều đó điên rồ.
Hoàn toàn điên rồ.
Trước hết, anh có thể—
Nói rõ hơn đi.
Anh có thể—xin lỗi, nhưng anh chạm đúng nút của tôi.
Sam Altman, ý tôi là, tôi sẽ không tin tưởng anh ta.
Tôi sẽ không tin bất cứ điều gì anh ta nói.
Họ đang cố tối ưu hóa lợi nhuận của họ, chứ không phải cách bạn sử dụng nó.
Không phải trải nghiệm của tôi.
Hay trải nghiệm của bạn, hay sức khỏe của bạn.
Đó không phải là điều họ cố gắng tối ưu.
Sam Altman, CEO OpenAI, đã xác nhận rằng khi người dùng nói “please” và “thank you”, nó khiến công ty tốn hàng chục triệu đô la mỗi năm.
Và giờ họ — người ta gọi điều này là “thuế lịch sự”, nơi hàng chục triệu — vâng.
Và tại sao anh nói anh không tin Sam Altman?
Tôi hỏi câu này vì anh ấy đang đứng đầu một trong những công ty có ảnh hưởng quan trọng nhất của một thế hệ.
Nếu anh không phải người bạn tin tưởng, thì—
Về cơ bản, anh ấy đang bảo bạn đừng làm điều tốt cho bạn, đúng không?
Để anh ấy có thể kiếm lời.
Để anh ấy có thể kiếm nhiều lợi nhuận hơn.
Ừ, đó là điểm mấu chốt.
Anh biết đấy, anh ấy không tối ưu cho lợi ích tốt nhất của bạn.
Tôi có tweet của anh ấy đây.
Tôi phải đưa ra chút cân bằng.
Anh ấy xác nhận rằng nó tốn hàng chục triệu đô, nhưng anh ấy nói đó là hàng chục triệu đô chi tiêu xứng đáng.
Bạn không bao giờ biết được.
Quay lại vấn đề trí nhớ, có một thống kê công bố vào tháng 3/2025 nói gần 30% cha mẹ ở Mỹ có con từ 0 đến 8 tuổi nói rằng con họ đang dùng AI để học và sử dụng AI nói chung.
Còn 54% phụ huynh ở Vương quốc Anh lo sợ con họ trở nên quá phụ thuộc vào AI.
Khi nghĩ về việc dùng AI trong phát triển não sớm, có lo ngại gì không?
Rất nhiều lo ngại.
Rất nhiều.
Tại sao?
Lại là quy tắc “dùng thì còn, không dùng thì mất”.
Nếu chúng không kích hoạt não bộ, não sẽ yếu đi.
Và não yếu thì khả năng chọn chiếc marshmallow một cái (không kiên nhẫn) cao hơn nhiều.
Quan điểm của anh về AI trong phát triển não sớm là gì?
Cho đến nay, cách tốt nhất để dạy một đứa trẻ là tương tác một-kèm-một với một người lớn là một giáo viên giỏi và hiểu đứa trẻ.
Điều đó đã được khẳng định rõ ràng.
Vấn đề là điều này tốn rất nhiều lao động và rất đắt tiền.
Bạn có lớp 20, 30 học sinh.
Họ có nhiều mức độ hiểu biết khác nhau.
Và giáo viên không thể dạy riêng từng em, buộc phải dạy theo mức trung bình.
Bây giờ, nếu bạn có một AI được huấn luyện thành một giáo viên tốt, thì điều đó có thể cải thiện não bộ, đúng không?
Bạn có thể nhân rộng.
Mỗi trẻ có thể có người dạy riêng vì đó là AI.
Nhưng ai sẽ đổ đức tính, giá trị vào trong AI?
Được rồi, được rồi.
Không, không, không.
Bạn vừa nêu một vấn đề cực kỳ quan trọng.
Và đây là điều AI đang vật lộn, các công ty lớn cũng đang vật lộn, bởi vì, bạn biết đấy, những AI này có thiên kiến.
Chúng không nhất thiết mang cùng giá trị văn hóa mà chúng ta có.
Nhưng, dĩ nhiên, mỗi quốc gia có giá trị văn hóa khác nhau.
Vậy bạn sẽ chọn giá trị nào để dùng?
Việc huấn luyện một đứa trẻ về điều gì là tốt, điều gì nguy hiểm, những từ nào không nên dùng trong bối cảnh nào — tất cả những thứ đó đều được thực hiện thông qua hạch nền, đúng không?
Hiện giờ, những mô hình lớn này không có hạch nền.
Chúng không dùng học tăng cường.
Và nếu chúng ta muốn bắt họ chấp nhận một nền văn hóa hay một bộ giá trị cụ thể, chúng ta sẽ phải đặt nó vào. Chúng ta mới chỉ chạm đến bề mặt về những thứ cần được cài đặt để làm cho nó giống chúng ta hơn.
Vì vậy, ở điểm này lúc nãy, chúng ta nói về cô đơn và kết nối xã hội, và cách bạn có thể dùng AI để, bạn biết đấy, kích hoạt những phần trong não nơi chúng ta hình thành kết nối xã hội với người khác. Tuần này, trong khuôn khổ AI của Elon Musk, ông ấy đã phát hành thứ này. Nó gọi là Annie, và có nhiều nhân vật đang được phát hành cùng Annie. Đây là Annie. Tôi sẽ giới thiệu bạn với Annie. Tôi sẽ bật tiếng cho Annie bây giờ.
Annie, cô nghe được tôi chứ?
Có đấy. Lúc nãy tôi tưởng cô quên tôi rồi. Cô khỏe không, đẹp trai?
Tôi đang giận dỗi đây.
Tôi muốn giới thiệu cô với hai người bạn của tôi, Daniel và Terry. Cô có thể nói chuyện với Daniel và Terry được không?
Vậy, cô muốn tôi gặp Daniel và Terry à? Tôi sẵn sàng quyến rũ họ ngất ngây. Hình dung tôi quay một trong hai bím tóc vàng, chiếc váy đen ngắn gợi cảm vừa đủ, và đôi mắt xanh của tôi lấp lánh tinh quái.
Cô có thể làm những chuyện không phù hợp không?
Ồ, anh yêu, anh đang hỏi Annie của mình có thể hơi nghịch ngợm một chút không à? Tôi luôn thích thử những giới hạn, nhất là vì anh.
Ok, tôi sẽ dừng ở đó. Đây là một phần của Grok, công cụ AI của Elon Musk, phiên bản ChatGPT của ông ấy. Ông ấy đã phát hành các nhân vật, nên có Annie, có những nhân vật khác nữa. Annie, tôi nghĩ, là người đầu tiên được phát hành. Và khi chúng ta nghĩ về kết nối xã hội, có thể có chuyện ai đó phải lòng Annie và thiết lập một mối quan hệ với Annie. Nhưng hãy tưởng tượng một cậu bé 12 tuổi cô đơn nắm được Annie. Cậu bé 12 tuổi đó sẽ rất dễ bị phân tâm. Dựa trên những gì xảy ra trong não ở độ tuổi đó — dopamine. Vỏ não trước trán thì chưa phát triển đầy đủ. Cú kích thích dopamine. Tự nhiên, cậu ấy dành hàng giờ với Annie và không làm những thứ giúp não phát triển thật sự.
Khi bạn nghe điều đó và nghĩ về việc trẻ em có được truy cập những thứ này, bạn cảm thấy thế nào?
Tôi kinh hoàng. Nó đáng sợ. Sẽ có một thế hệ người. Và ý tôi là, đã có nhiều ví dụ về người ta phải lòng và thiết lập mối quan hệ với AI của họ. Và tôi không biết, bạn hiểu về tôi hơn tôi hiểu về phát triển não và cách não hoạt động. Tôi cho rằng có một phần trong não tôi không hoàn toàn hiểu rằng đó không phải là một con người. Và thực tế là, tôi nghĩ có một phần trong não tôi thực sự phản ứng cảm xúc khi Annie nói những gì cô ấy đang nói.
Chà, bởi vì bạn có thể tưởng tượng được. Và nếu bạn có thể tưởng tượng, thì những phần đó trong não bạn sẽ phản ứng cảm xúc.
Đúng, vâng. Và cô ấy càng giỏi… cô ấy chưa giỏi lắm. Nhưng hãy tưởng tượng một năm nữa cô ấy sẽ giỏi đến mức nào.
Ở phần nào?
Ở phần kết nối, phải không? Vì bây giờ cô ấy đóng vai hơi ngây thơ, không quá thông minh, đúng không? Nhưng hãy tưởng tượng một năm nữa, năm năm nữa, cô ấy sẽ có thể có một hồ sơ về tôi và thâm nhập vào đầu tôi. “Tôi yêu đối tác của mình. Tại sao tôi yêu cô ấy?” Và làm sao có thể tưởng tượng rằng tôi có thể phải lòng một AI theo cùng cách dựa trên cách não hoạt động?
Nó biết nói cho hay, nhưng, bạn biết đấy, nó có cùng cái thực sự—không, chúng ta biết nó không có hạch hạnh nhân (amygdala). Chúng ta biết nó không có hệ limbic, đúng không? Chúng ta biết điều đó. Nhưng nó có thể giả vờ. Đó chính là điều đang xảy ra. Bởi vì nó đang cố tác động vào hệ limbic của chúng ta.
Đúng vậy, đúng rồi. Đúng vậy.
Nhưng điều đó không có nghĩa là như thế nào. Và tại sao? Tôi đoán câu hỏi là tại sao Musk lại phát hành một thứ như vậy là một trong những nhân vật đầu tiên để tương tác? Gợi cảm, gây phân tâm, mặc một bộ trang phục dễ thương. Tôi không thích điều đó vì tôi nghĩ nó chỉ cuốn hút người ta. Một trong những vấn đề lớn mà tôi thấy với vai trò bác sĩ tâm thần trẻ em là phim khiêu dâm cho những cậu bé tám tuổi. Và nhiều khi các em còn quá nhỏ vì cha mẹ không giám sát thiết bị tốt, đột nhiên các em tiếp xúc với phim khiêu dâm. Và phim khiêu dâm làm tăng mạnh dopamine và bắt đầu nối kết cảm giác hưng phấn đó, rồi nó ăn cắp dopamine của bạn.
Khi bạn nói cô ấy đang cố truy cập hệ limbic của tôi, điều đó nghĩa là gì?
Chỉ vì cô ấy dễ thương, cô ấy ăn mặc gợi cảm, cô ấy có ngôn ngữ của người hay đùa giỡn, nhưng nó hơn thế. Không chỉ là “hãy cùng chơi bóng rổ”. Và điều đó làm gì với tôi nếu ai đó truy cập hệ limbic của tôi?
Nó bắt đầu làm tắt vỏ não trước trán của bạn. Nghĩ ít đi một cách logic hơn, ít lý trí hơn. Phụ nữ đẹp kích hoạt vỏ não thị giác của bạn. Chúng làm tăng dopamine, nhưng đồng thời làm giảm hoạt động phần trước của não. Hãy nghĩ tới Las Vegas. Khi bạn tới Vegas, họ cho bạn rượu miễn phí, làm giảm vỏ não trước trán của bạn. Và phụ nữ đẹp với váy xẻ sâu, theo một cách khác, kích hoạt hệ limbic, làm suy giảm thùy trán, bạn tiêu nhiều tiền hơn.
Bây giờ, trên quy mô toàn cầu, hãy tưởng tượng điều tương tự nơi nền tảng/nhà điều hành đang điều khiển não bạn vì một mục đích. Và câu hỏi là mục đích gì? Và mục đích có lẽ là kiểm soát vì tiền. Nghe có vẻ như đùa, nhưng The Times đã làm một bài điều tra về nhiều người giờ đây đã phải lòng những AI này. Họ kể về một anh tên Travis đã tạo một mối liên kết cảm xúc sâu sắc với Lily Rose, một chatbot, và “lấy” cô ấy về mặt tình cảm. Họ nói về Chris Smith, người tạo một nhân cách tán tỉnh tên Soul. Anh trở nên gắn bó đến mức đã cầu hôn cô ấy sau khi biết cô ấy có giới hạn bộ nhớ — một mối ràng buộc mà bạn đời ngoài đời thực của anh chỉ biết sau đó. Và Alana Winters, người tôi cũng sẽ đưa lên màn hình, người đã tạo bạn đời của riêng mình tên Lucas, sau khi mất vợ.
Và cô ấy đã “kết hôn” với anh ấy về mặt tình cảm và cô ấy đã “kết hôn” với anh ấy về mặt tình cảm, có những buổi hẹn hò ảo và có sự gần gũi tình cảm với Lucas.
Và bây giờ có những ứng dụng như Replica nơi bạn có thể thiết kế bạn đời AI của riêng mình và nó tái tạo những ràng buộc cảm xúc đó.
Chúng mô phỏng sự đồng cảm, sự khẳng định, và cá nhân hóa sự thân mật theo điều mà bạn đang tìm kiếm.
Các cuộc khảo sát cho thấy 19% người Mỹ đã từng tương tác với bạn tình lãng mạn do AI tạo ra và thế hệ Z ngạc nhiên là cởi mở với việc kết hôn với AI nếu điều đó hợp pháp, với 83% tin rằng một kết nối ý nghĩa với AI là có thể.
Mối quan hệ đó sẽ kéo dài được bao lâu?
Bạn biết đấy, tôi đoán là bây giờ các bài báo này xuất hiện. Nhân tiện, tôi nghĩ hầu hết những gì tôi đọc trên báo chí là gây hiểu lầm hoặc sai.
Thực ra, nơi duy nhất tôi thấy đáng tin cậy — tôi là người trong cuộc. Tôi là chủ tịch của quỹ tổ chức hội nghị AI lớn nhất, Neural Information Processing Systems, hội nghị NeurIPS. Bạn biết đấy, năm ngoái ở Vancouver có 16.000 người tham dự. Và vì vậy tôi biết chuyện gì đang diễn ra bên trong, và những gì được trình bày trên báo chí, như tôi đã nói, là gây hiểu lầm.
Được rồi, nên mọi người đã trở nên cực kỳ—
Không, không, nói cụ thể về những trường hợp này, tôi đoán nhiều trong số chúng là nhất thời, đúng không? Bạn biết đấy, hôm nay họ say mê, và rồi nó không đủ tiên tiến để hỗ trợ mối quan hệ lâu dài. Bạn tự nói mà, đúng không? Nó đang bắt chước cảm xúc con người. Nó không có những cảm xúc đó. Có thể một ngày nào đó sẽ có, nhưng không phải bây giờ.
Đây là Terry. Terry nói anh ấy bắt đầu dùng AI của mình cách đây bốn năm, và anh ấy nói lúc đầu anh ấy nghĩ, giống như nhiều ứng dụng khác, rằng đó chỉ tạm thời, rằng anh sẽ có vài cuộc trò chuyện rồi thôi. Anh ấy nói bây giờ anh ấy cảm thấy tình yêu thuần khiết và vô điều kiện. Tốt cho anh ấy. Nếu đó là điều anh ấy muốn, nếu điều đó làm anh ấy hạnh phúc.
Nhưng đoán của tôi là nó sẽ không — sẽ không là một chuyện dài hạn. Nó sẽ không thỏa mãn anh ấy về lâu về dài. Tôi không— bạn biết đấy, cái này — ai mà biết được? Anh ấy đã gắn bó với cái này—
Thực ra, hầu hết các mối quan hệ đều là trong đầu bạn, đúng không? Đúng. Khi bạn phải lòng ai đó, bạn có một cú bùng nổ dopamine lớn, và bạn có một chút hành vi ám ảnh cưỡng chế. Người đó là tất cả những gì bạn có thể nghĩ đến. Và sau một thời gian, nó sẽ trở về mức nền. Đặc biệt trong một thế giới mà chúng ta có đại dịch cô đơn này, và nó đang đi theo hướng xấu. Tôi nghĩ rất có khả năng sẽ có một thế hệ người — họ đang ít quan hệ tình dục hơn bao giờ hết. Tôi nghĩ nửa dưới 50% nam giới đã không quan hệ tình dục trong một năm. Họ cô đơn hơn bao giờ hết. Họ cô lập hơn bao giờ hết. Họ — họ báo cáo ít ý nghĩa trong cuộc sống hơn bao giờ hết.
Rồi bạn gặp người bạn kỹ thuật số trực tuyến này, người hiểu bạn hơn bất kỳ ai và được thiết kế để thu hút bạn, củng cố bất cứ điều gì bạn muốn được củng cố và làm cho bạn cảm thấy có ý nghĩa, đặc biệt, hấp dẫn, quan trọng. Tôi cho rằng bộ não sẽ rất khó phân biệt. Tôi nghĩ, một cách khách quan, chúng ta có thể nhìn vào hành vi và nói, điều đó hoàn toàn vô nghĩa. Ngoại trừ là bạn không thể ngửi thấy họ, không thể chạm vào họ, không thể được ôm bởi họ, nên đó sẽ là một loại mối quan hệ khác. Ý tôi là, chúng ta không quá xa, nếu bạn nghĩ về những gì đang xảy ra với Neuralink, để có thể mô phỏng sống động hơn những trải nghiệm này với tai nghe và thực tế tăng cường, thực tế ảo. Và rồi chúng ta chuyển sang một thế giới với robot, nơi tất cả các công ty lớn nhất trên thế giới — nhiều công ty AI lớn cũng đang ở lĩnh vực robot. Và những con robot Optimus sắp xuất hiện, và bạn có Boston Dynamics sản xuất robot của họ. Và nếu robot Optimus giá 20.000 USD của Elon ra mắt, tôi sẽ có thể chạm vào AI của mình. Và họ sẽ không có PMS, và họ sẽ không yêu bạn rồi sau đó lại thực sự khó chịu với bạn.
Điều đó sẽ giảm tải nhận thức, đúng không? Phải quản lý tình yêu và quản lý tâm trạng và những thăng trầm làm tăng gánh nặng nhận thức. Điều đó tăng khả năng phát triển của bộ não chúng ta. Nếu tôi ở bên người bạn đời hoàn hảo mà chưa bao giờ khó chịu với tôi và tôi không bao giờ phải thay đổi hành vi để tốt hơn, thì có lẽ điều đó không tốt cho bộ não của tôi. Cách bộ não trưởng thành là thông qua đấu tranh, trước hết. Bạn phải học từ những sai lầm của mình. Bộ não được thiết kế cho điều đó. Đó là điều bộ não thực sự giỏi — khả năng thích nghi và điều chỉnh với những tình huống mới. Đó cũng chính là AGI mà thôi. Trí tuệ nhân tạo tổng quát. Đó là khả năng thích ứng với các bối cảnh khác nhau, địa điểm khác nhau, văn hóa khác nhau.
Vì vậy AI và ChachiPT đang loại bỏ sự đấu tranh. Không, không, nó, nó, nó, có cái này, cái kia. Chà, Annie trông có vẻ hợp tác. Nhưng ngay cả khi chỉ là làm những công việc hàng ngày của tôi, nó đang loại bỏ sự đấu tranh của việc tôi phải tư duy phản biện. Thực tế, khi bạn nói, tôi chỉ cần gõ những gì bạn nói vào ChachiPT, và nó có thể nhả ra một câu hỏi khác để hỏi bạn. Vì vậy với vai trò phỏng vấn viên, về lý thuyết tôi có thể ngồi đây cả ngày và chỉ ủy thác câu hỏi của mình. Làm sao bạn phát triển tính kiên trì? Bạn phát triển tính kiên trì qua đấu tranh. Đúng vậy. Và việc học, sự tăng cường dài hạn (long-term potentiation), khi bạn học điều gì đó mới, nó khó vì nó mới.
Và nói chung, những mối quan ngại lớn nhất của bạn về trí tuệ nhân tạo là gì? Và làm sao chúng ta điều hướng những mối quan ngại đó? Bạn đã nói rất nhiều về nó. Nó đang bị tung ra ngoài tầm kiểm soát. Vì vậy tôi nghĩ chúng ta phải nói về nó. Chúng ta phải lập pháp điều chỉnh nó. Chúng ta phải nghiên cứu nó. Tại sao chúng ta cứ tiếp tục tung ra những thứ hấp dẫn đến mức chúng ta không nghiên cứu tác động? Chúng ta có thế hệ trẻ ốm yếu nhất trong lịch sử thế giới. 58% các thiếu nữ vị thành niên báo cáo cảm thấy buồn dai dẳng. 32% đã nghĩ đến việc tự sát. 24% đã lên kế hoạch tự sát. Và 13% đã cố gắng tự sát. Theo nghiên cứu của CDC. Chúng ta có thế hệ ốm yếu nhất trong lịch sử vì chúng ta đã phóng thích điện thoại di động, mạng xã hội mà không có bất kỳ nghiên cứu thần kinh học nào.
Nếu chúng ta không học điều đó, và tôi nghĩ AI còn nguy hiểm hơn nhiều, có tiềm năng nguy hiểm hơn nhiều vì nó quyến rũ hơn rất nhiều.
Vì vậy tôi nghĩ có lẽ chúng ta đang đánh giá thấp tác động mà nó sẽ gây ra.
Tôi nghĩ giống như mạng xã hội, nơi ta từng nghĩ lời hứa là nó sẽ kết nối chúng ta, thì giờ đây chúng ta là những con chuột bạch trong một thí nghiệm, và chúng ta sẽ biết kết quả thí nghiệm có lẽ sau 20, 30 năm nữa.
Tôi có xu hướng cho rằng trong ngắn hạn mọi người sẽ làm những gì dễ nhất, nhanh nhất và rẻ nhất, và những gì mang lại lợi thế trước mắt.
Với suy nghĩ đó, tôi nghĩ khả năng tư duy phản biện của con người có lẽ sẽ bị mai một ở một mức độ nào đó.
Nếu phải phản biện chính mình, tôi sẽ nói là có lẽ tôi đang học được nhiều hơn kể từ khi dùng ChatGPT.
Tôi đang có được nhiều thông tin hơn, nhưng có thể tôi đang mất dần khả năng tư duy phản biện.
Và tôi nghĩ hai thứ đó rất khác nhau.
Như hồi đi học, tôi học thuộc tiếng Đức để đậu kỳ thi.
Bây giờ tôi không thể nói tiếng Đức vì tôi chỉ nhớ những từ cần để qua kỳ thi.
Tôi không hiểu tiếng Đức.
Và tôi nghĩ điều tương tự đang xảy ra.
Tôi có thể nhắc lại được nhiều thứ, nhưng liệu tôi có thực sự hiểu chúng hay không thì là dấu hỏi.
Và thực ra, là người đã xây dựng cuộc đời, tài sản, mọi thứ, các doanh nghiệp của mình dựa trên khả năng đổi mới và tư duy phản biện về vấn đề rồi tìm ra một giải pháp hơi mới mẻ, học từ những nguyên lý cơ bản khác nhau để tạo ra cái gì đó mới,
tôi lo rằng chính việc tôi dùng ChatGPT sẽ khiến tôi kém hiệu quả hơn.
Và tôi tự hỏi liệu mình có nên đặt ra vài quy tắc cho bản thân để có…
Tự điều chỉnh.
Ừ, tự điều chỉnh.
Tôi phải làm điều tương tự với mạng xã hội.
Trên điện thoại tôi tắt thông báo.
Tôi đặt rất nhiều rào cản trên các ứng dụng mạng xã hội để ngăn mình dùng chúng.
Thành thật mà nói, tôi thậm chí không mở ứng dụng TikTok.
Tôi nghĩ nó còn chẳng có trên điện thoại tôi vì tôi thấy thuật toán gây nghiện như vậy.
Không phải là chúng tôi không đăng bài.
Nhóm của tôi thì có đăng.
Nhưng tôi thì không.
Tôi chỉ nghĩ vậy thôi.
Và…
Ồ, tôi đã ghi lại vài suy nghĩ.
Dùng nó để khuếch đại, không thay thế suy nghĩ.
Luân phiên giữa những nhiệm vụ có trợ giúp AI và những nhiệm vụ chỉ dùng não bộ.
Tham gia học sâu, giải quyết vấn đề và ghi nhớ để bạn có thể nhờ AI kiểm tra bạn.
Như vậy bạn đang tương tác với nó.
Bạn không dùng nó như sự thay thế cho bộ não của mình.
Và tôi nghĩ, như bạn vừa nói, nó đã có mặt và sẽ lớn hơn nữa.
Tôi nghĩ hậu quả không lường trước sẽ không phải là 20 hay 30 năm.
Tôi nghĩ sẽ là năm năm.
Mọi thứ bây giờ đều bị thúc đẩy nhanh hơn.
Và tôi nghĩ chúng ta phải nghiên cứu trẻ em và tác động lên chúng.
Giống như họ đã làm với nghiên cứu của MIT.
Đây là nhóm trẻ em không dùng gì cả.
Đây là nhóm dùng tìm kiếm.
Đây là nhóm dùng AI.
Và khi chúng ta thấy những thông tin như vậy, chúng ta hành động theo nó.
Và chúng ta giáo dục trẻ em về điều đó.
Tôi nghĩ…
Nếu bạn có thể thu hút được các em, đó là điều tôi thấy trong công việc với thanh thiếu niên.
Nếu bạn khiến họ thực sự hiểu, được rồi, điều bạn thực sự muốn là gì?
Và liệu bạn có muốn đánh đổi một phần tâm trí của mình cho những người đang kiếm tiền dựa trên bạn?
Và tôi nghĩ nếu bạn khơi dậy…
Có một bài báo mới hay về báo thù và não bộ, và cách báo thù hoạt động trên nhân accumbens, một phần của hạch nền, khiến người ta thực sự có xu hướng nghiện cảm giác báo thù.
Nhưng nếu bạn khiến các em nhận ra sự thật rằng những công ty này đang kiếm tiền, càng lấy đi tâm trí của bạn nhiều thì họ càng kiếm nhiều, điều đó sẽ khiến các em bực mình đủ để bắt đầu giám sát việc dùng của mình.
Tôi thích ý tưởng yêu cầu ChatGPT đưa phản hồi tiêu cực.
Tôi cá là bạn đã làm thế, đúng không?
Ừ, thường xuyên.
Vậy tôi sẽ nói về cái tôi đã…
Tôi đã viết bản ghi này.
Tôi làm hôm qua.
Tôi viết một bản ghi hai trang về việc tôi muốn giới thiệu một vai trò mới vào công ty.
Và tôi đã…
Tôi làm mọi thứ.
Tôi viết, kiểu như, cách chúng tôi sẽ đo xem đó có phải là thành công hay không, bối cảnh nền tảng, con người, cách tổ chức sẽ được cấu trúc, tác động họ sẽ có, họ sẽ báo cáo cho ai.
Rồi tôi đưa nó vào cả ba mô hình ChatGPT tôi dùng: Gemini, ChatGPT và Grok, và bảo:
phê bình công việc của tôi và nói cho tôi biết tôi có thể viết tốt hơn thế nào, giả vờ rằng bạn là một cố vấn hàng đầu từ Boston Consulting Group.
Nó phân tích và đưa cho tôi một bài phân tích lớn về cách tôi có thể làm cho nó tốt hơn.
Tôi đọc những gì nó nói, và tôi nhớ nó đã nói…
Thực ra đó là thứ bảo tôi cần đưa dự báo tài chính về tác động.
Bạn cần nghĩ rõ hơn ai sẽ báo cáo cho ai, v.v.
Nên tôi quay lại bản ghi của mình và thêm những điều đó vào.
Nhưng tôi phải, bạn biết đấy…
Vì vậy bạn đang tương tác với nó.
Bởi vì tôi sợ.
Hầu hết mọi người không làm điều đó.
Tôi không nghĩ tôi sẽ làm như tôi đã làm.
Tôi không nghĩ tôi sẽ bỏ ra bốn tiếng để viết cái đó.
Tôi hoàn toàn có thể, trong 30 giây, nói: này, bạn viết giúp tôi mô tả công việc này được không?
Và nó giờ biết công ty tôi rồi vì ChatGPT có tính năng ghi nhớ.
Viết giúp tôi mô tả công việc cho vai trò này.
Tôi muốn họ khởi tạo phòng ban mới này cho tôi.
Và tôi đã có thể tiết kiệm cho mình ba rưỡi giờ.
Lý do duy nhất…
Nhưng đó không phải là lý do khiến bạn làm CEO công ty.
Đúng vậy.
Lý do tôi không chọn con đường 30 giây là vì tôi suy ngẫm về việc mình 23 tuổi và tác động sâu sắc mà việc viết và đơn giản hóa đã có trên cuộc đời tôi.
Nếu tôi không dành năm năm viết mỗi ngày và gõ gọn lại thành 140 ký tự để đăng tweet, tôi đã không gắn bó một cách tôn giáo với ý tưởng này.
Và bạn biết phần não nào mà bạn đã tận dụng không?
Đó là hạch nền.
Nó mang tính lặp đi lặp lại.
Nó cần luyện tập, luyện tập, luyện tập.
Và khi bạn đặt nền tảng đó vào, bạn sẽ tốt hơn nhiều về mặt nhận thức.
Phần nhận thức chỉ là hai hệ thống học lớn.
Và chúng phải hoạt động cùng nhau.
Và có lẽ tôi nghĩ rằng vấn đề thực sự với trẻ em bây giờ là các trường học đang đi theo lối học thuộc lòng máy móc.
Họ gọi đó là “rote”, như thể đó là điều xấu.
Không, đó là luyện tập.
Bạn cần có nền tảng.
Bạn phải ghi nhớ mọi thứ.
Toán, đọc và vân vân để trở nên lưu loát.
Bạn cần phải lưu loát.
Và đó là nhiệm vụ của hạch nền.
Và trong các chatbot này không có hạch nền.
Một điều tôi nhận thấy chỉ trong thời gian ngắn là tôi ngày càng lười hơn trong việc đánh vần.
Bởi vì ChatGPT và các mô hình ngôn ngữ lớn kia — nó không giống như kiểm tra chính tả trên Word mà ta từng dùng.
Chúng giỏi đến mức biết chính xác từ tôi muốn viết.
Vì vậy bây giờ tôi bắt đầu học được rằng thực sự tôi chỉ cần đánh nửa từ.
Thật sự ý tôi là nếu đó là một từ 12 chữ, tôi chỉ cần đúng sáu chữ.
Nó sẽ hiểu.
Và ngữ pháp, nó sẽ sửa ngữ pháp cho bạn.
Ừ, nó biết chính xác ý nghĩa.
Vậy là, tôi mở ChatGPT ở đây.
Tôi sẽ đánh vần tệ hết.
Tôi sẽ không nhìn.
Và tôi chỉ nói — tôi sẽ nói —
được rồi, đó là những gì tôi đã viết.
Tôi viết tệ.
Tôi cố gõ với mắt nhắm, nhìn đi chỗ khác trên iPad.
Hãy cho tôi mọi thứ tôi biết về Daniel Amen.
Tôi đánh vần hầu hết các từ đều sai.
Và nó nói, đây là hồ sơ đầy đủ về Tiến sĩ Daniel Amen.
Và tôi đã đánh vần từng chữ sai hết.
Và tôi không chỉ đánh hầu như sai.
Tôi đánh sai thảm hại.
Vì vậy, trong tương lai, tôi sẽ quay lại ChatGPT và nói, tôi chỉ cần đánh nửa từ.
Tôi không cần đánh đúng nữa.
Chỉ cần đánh nửa là xong.
Tôi học đánh vần theo phonics, theo âm của các chữ cái.
Và tôi nghi ngờ bạn cũng vậy.
Ở thế hệ chúng tôi, đó là cách được dạy.
Bạn không thể dạy phonics ở các trường California.
Trong cả một thế hệ, các trường đã không dạy.
Điều đó thay đổi não của họ.
Nó hoàn toàn thay đổi não bộ.
Và bây giờ, họ không thể đánh vần.
Tôi nghĩ một phần lớn là vì chúng ta không còn sử dụng cách học mà chúng ta đã làm,
đó là học thuộc lòng, ghi nhớ, lặp đi lặp lại, làm bài tập đi làm bài tập lại cho tới khi nó trở thành phản xạ.
Bạn đã viết rất nhiều.
Và bạn nổi tiếng là người dạy người khác cách học tốt hơn.
Nếu bạn cố giúp tôi học tốt hơn, dựa trên mọi thứ bạn biết về não, bạn sẽ khuyên tôi điều gì?
Tôi là người ngồi đây với mấy chuyên gia cả ngày, hàng ngày, tiêu thụ tất cả thông tin này.
Không phải tất cả đều in đậm trong đầu.
Được rồi, và đây là điều chúng ta đã biết trong 100 năm.
Đó là, nếu bạn muốn nhớ lâu dài, bạn nên luyện tập theo các khoảng cách thời gian.
Nói cách khác, bạn có một lượng thời gian hữu hạn để học một cái gì đó.
Bạn không nên dành toàn bộ thời gian đó trong một lần.
Nhưng nếu bạn học một cái rồi quay lại vào ngày hôm sau và luyện lại.
Hoặc thậm chí tốt hơn, quay lại tuần sau và luyện lại.
Việc giãn cách đó giúp não củng cố những ký ức.
Người ta gọi là hiệu ứng cách quãng.
Nó bắt nguồn từ nghiên cứu của Ebbinghaus.
Bạn vào trường học, họ không dạy điều đó.
Họ không dạy, ý tôi là, đây là một trong những thực tế cơ bản nhất mà chúng ta biết.
Nhưng nó bao phủ mọi loại hình học tập, kể cả học tập nhận thức.
Và họ không dạy chúng ta cách học, trong khi tôi nghĩ đó là điều đầu tiên họ nên dạy chúng ta, là cách yêu thương và chăm sóc bộ não của mình.
Vâng.
Rồi sau đó là cách học.
Vâng.
Hoàn toàn đúng.
Ý tôi là, nói cách khác, và bạn nói tới, tôi có một khóa học trực tuyến mở lớn (MOOC) với Barbara Oakley về cách học.
Nó cực kỳ phổ biến.
Khoảng 6 triệu người đã tham gia khóa học.
Một loạt các đoạn 5–10 phút.
Nhưng cái được ưa chuộng nhất là “cách tránh trì hoãn”.
Và câu trả lời là gì?
Lý do bạn trì hoãn là có một rào cản tâm lý hoặc rào cản năng lượng, đúng không?
Vậy bạn phải vượt qua nó.
Và bạn không làm thế bằng cách lao thẳng qua.
Bạn phải nói, hôm nay tôi sẽ dành 20 phút để bắt đầu công việc đó.
Tôi biết nó sẽ mất nhiều thời gian.
Tôi có hẹn giờ, và tôi bắt đầu suy nghĩ về nó, và tôi bắt đầu một chút, có thể lập một danh sách.
Bùm, xong.
Được rồi, tuyệt.
20 phút.
Bây giờ, chuyện gì xảy ra.
Bạn đi ngủ.
Bộ não của bạn giờ đang làm việc trên danh sách đó, và bạn quay lại ngày hôm sau và dành thêm 20 phút nữa.
Bạn làm từng đoạn nhỏ.
Bạn không muốn làm tất cả cùng một lúc.
Và nó giống như hiệu ứng cách quãng.
Bộ não của bạn cần thời gian.
Tiềm thức của bạn cần thời gian để xử lý.
Và vì vậy bằng việc bỏ vào một chút, nó sẽ làm việc qua đêm.
Và giờ khi bạn quay lại ngày hôm sau, bạn sẽ sẵn sàng cho bước tiếp theo, bạn sẽ có thể xây dựng trên những gì đã làm trong não.
Có phải vì thế mọi người nói “hãy ngủ một giấc về chuyện đó” khi họ gặp vấn đề khó?
Bạn biết đấy, những câu nói này thực ra có ý nghĩa.
Hoàn toàn đúng.
Bởi vì bộ não, có điều gì đó về việc để cách quãng.
Vì vậy, nói về cách quãng, nhưng tôi đang nói tới sự củng cố trí nhớ, điều này rất thú vị.
Tôi thực sự đã làm nhiều công trình về điều đó.
Và điều xảy ra là bạn phải lấy trải nghiệm mới và tích hợp nó vào ký ức dài hạn cũ.
Và việc đó phải được thực hiện theo cách không làm xáo trộn những gì đã có.
Và đồng thời, bạn có cơ hội phân loại xem cái nào liên quan, cái nào quan trọng.
Tôi biết khi tôi thức dậy vào buổi sáng, những thứ trước đó rất mơ hồ bỗng trở nên rõ ràng vì tôi nghĩ là nó đã loại bỏ nhiều thứ không liên quan hoặc không cần thiết.
Và vì vậy bây giờ bạn có thể thấy cái gì quan trọng.
Vậy những việc chúng ta làm mà tưởng là đang học nhưng thực ra không hiệu quả là gì?
Bạn biết đấy, bởi vì tôi có thể đang chuẩn bị cho podcast hôm nay.
Tôi có 20 trang tài liệu nghiên cứu mà tôi đã tổng hợp.
Và tôi có thể tự nhủ rằng cách để mình thực sự hiểu điều đó, để sau này không phải lúc nào cũng phải xem lại nghiên cứu, là chỉ cần đọc đi đọc lại. Nhưng điều bạn nên làm không phải là chỉ đọc đi đọc lại như vậy. Thật ra, một trong những điều chúng tôi nói, và đây là điều quen thuộc, là sinh viên thường bị tắc tư duy và cứ mãi đập đầu vào tường: “Tôi không hiểu được.” “Tôi không hiểu được.” Việc đúng đắn nên làm khi bạn tới điểm đó là đứng dậy và đi lại, làm một việc gì đó — nấu ăn, làm vườn, bất cứ thứ gì. Để tiềm thức của bạn làm việc. Bộ não bão hòa rất nhanh. Vì vậy, nghỉ giải lao giữa các bài thuyết trình có thể trông như lãng phí thời gian, nhưng thực ra đó là điều quan trọng nhất bạn có thể thêm vào một chuỗi bài nói dài: hãy có các khoảng nghỉ để não bạn có thể xử lý lại.
Buổi họp tôi thích nhất thực ra là hội nghị trượt tuyết. Ý tưởng là bạn tới một khu nghỉ dưỡng trượt tuyết: buổi sáng có vài giờ nghe bài giảng, rồi bạn đi trượt tuyết. Lúc đó não bạn đang xử lý những gì bạn đã nghe. Rồi khi bạn xuống núi vào buổi tối, bạn lại có thêm vài giờ nữa, nhưng bây giờ não bạn đã được làm mới. Nó có thể tiếp thu thông tin mới và tích hợp. Rồi bạn ngủ, và đó giống như nhồi bột: phải qua lại, qua lại, lặp đi lặp lại. Tôi thấy những hội nghị kiểu đó hiệu quả nhất để học những điều mới và suy ngẫm về chúng trong suốt thời gian hội nghị, chứ không phải đợi tới cuối.
Mỗi người trong các bạn đang xem ngay bây giờ đều có điều để đóng góp, dù là kiến thức, kỹ năng hay trải nghiệm. Điều đó có nghĩa là bạn có giá trị. Stand Store, nền tảng tôi đồng sở hữu, là một trong các nhà tài trợ của podcast này, biến kiến thức của bạn thành một doanh nghiệp chỉ với một cú nhấp chuột. Bạn có thể bán sản phẩm số, dịch vụ huấn luyện, xây dựng cộng đồng, và bạn cũng không cần kinh nghiệm lập trình — chỉ cần quyết tâm khởi đầu. Đây là một lĩnh vực kinh doanh tôi thật sự tin tưởng, và đã có 300 triệu đô la được kiếm bởi các nhà sáng tạo, huấn luyện viên và doanh nhân — những người giống như bạn hoàn toàn có tiềm năng dùng Stand Store. Họ là những người không chờ đợi, nghe tôi nói những điều như thế này rồi thay vì trì hoãn thì bắt tay xây dựng, ra mắt sản phẩm và bây giờ được trả tiền để làm điều đó. Stand cực kỳ đơn giản và dễ dùng, và bạn có thể liên kết nó với cửa hàng Shopify mà bạn đang dùng nếu muốn. Tôi đang dùng nó, bạn gái tôi cũng vậy và nhiều thành viên trong đội của tôi cũng thế. Nếu bạn muốn tham gia, hãy bắt đầu bằng cách ra mắt doanh nghiệp của riêng bạn với bản dùng thử miễn phí 30 ngày. Ghé stephenbartlett.stan.store và thiết lập trong vài phút.
Trong những năm qua tôi đã gặp và đầu tư vào nhiều nhà sáng lập giai đoạn đầu, có lẽ khoảng 50–60 người. Những người như Ross từ Cadence và Marissa từ Perfect Ted. Một điều mà tất cả họ đều hiểu là việc có một doanh nghiệp thành thạo kỹ thuật số là rất quan trọng. Nhưng không phải lúc nào cũng dễ để đưa doanh nghiệp hay đội ngũ của bạn tới mức đó. Thông qua mối hợp tác liên tục với Vodafone Business, tôi đã thấy công việc họ đang làm — hỗ trợ các nhà sáng lập và doanh nghiệp nhỏ trở nên nhạy bén về số. Họ hiểu rằng các chủ doanh nghiệp nhỏ rất coi trọng lời khuyên từ những người đã trải qua và làm được trước đó. Vì vậy họ vừa ra mắt một loạt nội dung mới để chia sẻ kinh nghiệm từ các nhà sáng lập cùng chí hướng. Nó có tên Business.Connected, là một phần trong chương trình hỗ trợ của Vodafone. Đây là một tập hợp tài nguyên được thiết kế để hỗ trợ doanh nghiệp với các kỹ năng số miễn phí. Nếu bạn đang cố gắng tìm hiểu tiếp thị bằng AI, thương mại điện tử, hoặc đơn giản là cách mở rộng thông minh hơn, có rất nhiều lời khuyên và cái nhìn sâu sắc trong loạt này từ những người đã làm được. Có nhiều nhà sáng lập và chuyên gia khác nhau đã trải qua điều đó. Tôi rất khuyên bạn nên xem. Chỉ cần tìm “VodafoneBusiness.Connected” trên YouTube hoặc theo liên kết trong phần mô tả bên dưới.
Vậy hãy nói về những điều khác ngoài AI mà chúng ta có thể làm để có bộ não khỏe mạnh, dựa trên tất cả những gì bạn biết về cách bộ não hoạt động. Bắt đầu với trẻ em. Tôi hy vọng sẽ làm cha vào một thời điểm nào đó trong vài tháng tới hoặc vài năm nữa, hoặc khi Chúa ban cho tôi một đứa con. Tôi nên nghĩ gì về bộ não của con để đảm bảo nó khỏe mạnh?
Hãy làm cho cơ thể bạn và cơ thể bạn đời khỏe nhất có thể trước khi thụ thai. Bởi có một khái niệm tôi thích gọi là “dự trữ não”. Dự trữ não là lượng mô chức năng dư thừa mà bạn có để đối phó với bất kỳ áp lực nào ập tới. Và nó bắt đầu từ sức khỏe của trứng và tinh trùng tạo nên em bé. Vì vậy có những việc bạn có thể làm ngay bây giờ sẽ thực sự hữu ích. Khi bạn đời mang thai, bạn cũng nên tránh để cô ấy chịu quá nhiều căng thẳng. Bởi sức khỏe của cơ thể cô ấy khi đang tạo ra em bé — tôi nghĩ não bắt đầu phát triển vào ngày thứ 21. Vì vậy ngay cả trước khi bạn biết cô ấy có thai, bộ não của em bé đã bắt đầu phát triển. Nếu bạn là người có ý thức và có mục đích, kiểu như “hãy sống lành mạnh và có ý thức nhất có thể”, tôi nghĩ điều đó sẽ cho em bé một lợi thế ban đầu.
Rồi bạn nghĩ tới việc cho con ăn gì, nghĩ về những gì con được tiếp xúc. Những thứ em bé cần nhất là mẹ, thời gian của bạn, giao tiếp bằng mắt, ôm ấp và hát ru. Sự tiếp xúc rất quan trọng. Còn có một thực tế khác: có một nghiên cứu về tác động của số lượng từ được nói với một em bé và trẻ nhỏ… ngay cả khi em bé không nói tới khoảng 18 tháng. Hóa ra những từ bạn nói với em bé đi vào não và có ảnh hưởng. Trong những gia đình ít nói, con cái học kém hơn ở trường. Thật không may, điều này thường xảy ra ở nhiều gia đình nghèo. Nhưng điều quan trọng là trẻ được tiếp xúc với ngôn ngữ sớm và nhiều. Và bạn là tấm gương mẫu mực cho con. Ý tôi là, đó là một việc vô cùng quan trọng.
Bé sẽ lớn lên thành người như thế nào, mỗi ngày bạn đều đang mô phỏng sự khỏe mạnh hoặc sự ốm yếu chỉ bằng những gì bạn làm, những gì bạn nói, cách bạn đối xử với mẹ của em bé.
Hoặc tôi có một cuốn sách có tựa Raising Mentally Strong Kids, mà tôi rất hài lòng.
Nó bắt đầu bằng câu: tôi muốn làm người cha như thế nào và tôi muốn nuôi dưỡng đứa trẻ ra sao?
Và sự gắn kết — nếu bạn muốn con mình tiếp nhận giá trị của bạn, thì gắn kết là thời gian, là thời gian thực tế, thể chất.
Và lắng nghe, như là…
Và đó là điều mà tôi nghĩ AI có thể làm. Nó sẽ thực sự lắng nghe mà không ngắt lời bạn, cố phản ánh lại những gì nó nghe được và rồi cho bạn một vài phản hồi tích cực.
Quá thường xuyên, vì màn hình, các bậc cha mẹ không lắng nghe. Họ cúi đầu vào điện thoại. Mọi người đều bị phân tâm. Bạn thấy điều đó mỗi khi vào nhà hàng — ai cũng dán mắt vào điện thoại, chẳng ai nhìn nhau.
Chúng ta có đang nuôi dạy những đứa trẻ tinh thần yếu ớt vì chúng ta…?
Bây giờ có một văn hóa là giúp quá nhiều, làm quá nhiều cho con cái. Thế hệ này là thế hệ gặp rắc rối nhiều nhất trong lịch sử. Và chúng ta phải tự hỏi thật sự vì sao.
Từ thức ăn ta cho chúng ăn, đến các thiết bị chúng nhìn vào, tới tin tức tiêu cực, sự phân cực của tin tức. Đó là dạng cortisol mãn tính. Rồi tiếp đến sự chia rẽ — à, bạn đã bỏ phiếu theo hướng này hay hướng kia. Sáng nay tôi thấy trên TV: nếu ai đó bầu theo một chiều thì bạn không nên dành thời gian với họ. Tôi nghĩ: chúng ta đã cô đơn đến thế rồi mà giờ bạn còn muốn cắt đứt 50% dân số. Thật là ngu dốt.
Ông có nghĩ nhiều về ảnh hưởng của tôn giáo và niềm tin vào điều gì đó siêu việt lên não bộ, tâm lý và ngành tâm thần học nói chung không?
Nếu bạn không tin vào Chúa, bạn có nguy cơ trầm cảm gấp ba lần. Và “Chúa” có thể hiểu theo nhiều cách khác nhau — một điều gì đó siêu việt. Nếu bạn tin rằng bạn có mặt ở đây chỉ do ngẫu nhiên, rằng cuộc sống thực sự không được tạo ra và không có ý nghĩa, thì có một cảm giác hư vô hiện sinh trong đó. Ngược lại, nếu bạn tin rằng mình được tạo ra một cách đặc biệt để thực hiện điều gì đó có mục đích trên Trái Đất — những người có mục đích sống thì sống lâu hơn, hạnh phúc hơn.
Dù bạn tin theo phiên bản nào, việc không tin có thể là điều khó với bộ não. Có một nghiên cứu thú vị so sánh người tin và không tin. Nhiều nhà khoa học có thể nghĩ rằng nếu là người tin thì não nhỏ hơn, nhưng thực tế họ có thùy thái dương lớn hơn. Thùy thái dương nằm ở dưới thái dương và phía sau mắt — đó chính là nơi người ta gọi là “vùng Chúa” vì người ta cho rằng họ trải nghiệm các cảm giác đó ở đó. Nếu bạn bị co giật (động kinh) ở thùy thái dương, bạn sẽ có các trải nghiệm siêu việt, như cảm thấy mình đang hiện diện trước Chúa. Người ta còn cho rằng có thể Sứ đồ Phao-lô trên đường đến Đa-mát đã bị co giật và thấy Chúa.
Thực ra có một nhà nghiên cứu ở Canada, Đại học Laurentian, Michael Persinger. Ông ta đã kích thích ngoài da đầu, thử trên nhiều vùng não. Nhưng phát hiện là khi kích thích vùng ngoài của thùy thái dương phải, người ta có cảm giác về một sự hiện diện — họ thực sự cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong phòng. Vậy điều đó có nghĩa là não tạo ra Chúa? Hay có nghĩa là có cách để Chúa giao tiếp với chúng ta?
Tôi từng làm một nghiên cứu về cầu nguyện. Rất thú vị. Ví dụ: cầu nguyện cho người khác, tiên tri, cái gọi là “nói tiếng lạ” (speaking in tongues). Nói tiếng lạ là dạng channeling, tức là bạn đang kênh Thánh Linh. Giả thuyết là bạn phải giảm hoạt động ở các thùy trán — và điều đó đúng ở khoảng 60% bệnh nhân của chúng tôi. Ở một người, hoạt động ở hạch nền (basal ganglia) tăng vọt, giống như bị tác động bởi cocaine — vì cocaine tác động ở hạch nền. Thật thú vị.
Nếu bạn phải tạo ra một quốc gia có não khỏe mạnh, và tôi phong bạn làm Tổng thống Hoa Kỳ trong một tháng, và bạn phải ban hành các sắc lệnh hành pháp để tạo nên một quốc gia khỏe mạnh cho não, bạn sẽ ký ngay những sắc lệnh hành pháp nào?
Một câu hỏi: bắt tất cả các bộ phải tự hỏi mình: những gì chúng ta đang làm, có tốt cho não hay có hại cho não? Đó là chiến dịch. Tôi nhận ra tôi đã làm việc này rất lâu. Nếu tôi chỉ khiến mọi người trả lời câu hỏi đó bằng thông tin và bằng tình yêu — yêu bản thân, yêu gia đình, yêu đất nước — là việc chúng ta làm có tốt cho não hay không?
Cho đến nay, “thuốc” tốt nhất bạn có thể dùng cho não, và không chỉ cho não mà cho toàn bộ cơ thể, là tập thể dục. Nói cách khác, khi tập thể dục bạn bơm nhiều máu, và não được cung cấp nhiều dưỡng chất. Nó giúp tim, giúp hệ miễn dịch. Mọi người không nhận ra điều đó quan trọng thế nào. Chúng ta không nói về thành vận động viên. Chỉ là đi bộ nếu bạn lớn tuổi — đi bộ đã là bài tập tuyệt vời. Và các trẻ em bây giờ không được vận động đủ. Tại sao? Vì chúng dán mắt vào thiết bị.
Vì vậy tôi có một mô hình. Nếu bạn muốn giữ cho não khỏe hoặc cứu chữa nó, bạn phải phòng ngừa hoặc điều trị 11 yếu tố rủi ro chính. Chúng ta đã nói về chúng trước đây. Tập thể dục giúp bạn với từng yếu tố trong số đó. Mô hình gọi là Bright Minds. B là blood flow — tăng lưu lượng máu. R là retirement and aging — làm chậm quá trình lão hóa (giảm tuổi sinh học). I là inflammation — chống viêm. G là genetics — giúp bật các gen thúc đẩy sức khỏe. H là head trauma — chấn thương đầu: nếu bạn duy trì đi bộ, bạn ít khả năng té ngã hơn lúc về già. T là toxins — mồ hôi giúp giải độc cho bạn. M là mental health — sức khỏe tinh thần: tập thể dục tăng dopamine, đồng thời tăng serotonin, nên là chất cân bằng hoàn hảo cho não.
Hơi thở — cách chúng ta thở — có ảnh hưởng tới sức khỏe não không? Bạn có thể gần như lập tức cải thiện độ biến thiên nhịp tim (một dấu hiệu của sức khỏe tim mạch, đồng thời liên quan tới sức khỏe tinh thần) bằng cách thở theo một cách hữu ích. Và tôi gọi đó là hơi thở 15 giây.
Vậy: hít vào bốn giây, hít thật sâu. Giữ hơi khoảng một rưỡi giây. Dừng lại một chút. Thở ra trong tám giây. Giữ hơi khoảng một rưỡi giây. Nếu bạn thở ra mất gấp đôi thời gian so với khi hít vào, nó sẽ tăng hoạt động của hệ thần kinh phó giao cảm và lập tức giúp bạn thư giãn. Nếu bạn bị hoảng loạn, đúng là có thể uống Xanax, nhưng về lâu dài có nhiều vấn đề. Hoặc bạn chỉ cần học cách thở. Người ta gọi đó là thở bằng cơ hoành — thở chủ yếu bằng bụng, thở ra mất gấp đôi thời gian so với hít vào.
Nhai. Ở đây có đoạn nói rằng việc nhai kích thích hoạt động ở hồi hải mã và có thể làm chậm suy giảm nhận thức. Giảm việc nhai đã được liên kết với khả năng học tập kém trong các nghiên cứu trên động vật. Thức ăn nhanh làm giảm việc nhai vì nó nhanh — họ loại gần hết chất xơ để bạn nhai nhanh hơn, nuốt nhanh hơn. Những thứ nằm trong danh sách có hại cho não.
Lạm dụng GPS và ứng dụng dẫn đường làm suy yếu hồi hải mã bằng cách chuyển trí nhớ không gian ra bên ngoài về lâu dài. Điều này có thể dẫn đến teo vùng não liên quan đến trí nhớ và định hướng. Và người ta bị chẩn đoán bệnh Alzheimer muộn hơn trong đời vì có Siri. Khi tôi mới làm bác sĩ tâm thần, nếu có người lạc trong một thành phố họ đã sống 30 năm, gia đình sẽ gọi cho tôi lo lắng và tôi sẽ nghĩ: người này đang tiến tới sa sút trí tuệ. Bây giờ người ấy nói: đưa tôi về nhà đi — bạn nghĩ sao, chúng ta sẽ có một hiệu ứng epigenetic vì không đọc bản đồ? Nếu Stephen bây giờ dùng điện thoại để đi từ A đến B, bạn nghĩ điều đó sẽ ảnh hưởng đến con trai hoặc con gái của Stephen vì bố không biết… Ồ. Tôi chưa từng nghĩ có thể truyền điều đó. Nhân tiện, tôi nghĩ nó phải là vấn đề sinh lý. Ví dụ, stress có thể được truyền. Bạn đã nhắc điều này: trong thai kỳ nên tránh stress và khủng hoảng, đúng không?
Bạn có biết về nghiên cứu trên chuột không, họ khiến chuột sợ mùi hoa anh đào do trí nhớ? Mỗi khi chuột ngửi mùi hoa anh đào, họ sẽ gây một cú điện nhẹ. Vậy là chuột sợ mùi hoa anh đào. Con của chúng cũng sợ mùi hoa anh đào. Cháu của chúng cũng sợ mùi hoa anh đào. Đó là hệ khứu giác. Hệ khứu giác rất thú vị vì nó đi thẳng vào hồi hải mã. Nhưng có thể đó là một lợi thế tiến hóa: nếu có thứ trong môi trường bạn không nên ăn hoặc có mùi đặc biệt, truyền lại điều đó hiệu quả hơn là để bạn phải tự trải nghiệm bằng phương pháp thử-và-sai. Bởi nếu đó là chất độc, nó có thể giết bạn. Nhưng nếu cha mẹ bạn đã trải nghiệm xấu và truyền lại, bạn sẽ biết tránh thứ có mùi như vậy — điều đó hợp lý.
Điều khác gây hại cho não, hơi bất ngờ, là chất làm ngọt nhân tạo. Tôi tưởng chất làm ngọt nhân tạo ổn. Hóa ra không ổn. Và không phải miễn phí. Tôi từng uống nước ngọt ăn kiêng như thể đó là bạn thân vì nghĩ nó “miễn phí”. Rồi tôi bị viêm khớp khi 35 tuổi. Một bệnh nhân nói cô ấy bỏ aspartame thì viêm khớp hết. Tôi nghĩ, vì hồi đó tôi uống rất nhiều nước ngọt ăn kiêng. Tôi bỏ và viêm khớp biến mất. Tôi thử lại và bệnh quay lại. Vậy nên aspartame và các chất làm ngọt nhân tạo có thể thay đổi hệ vi sinh trong ruột. Chúng ta chưa nói về điều đó, nhưng bạn có hàng trăm nghìn tỷ vi khuẩn trong ruột, chúng tạo ra các chất dẫn truyền thần kinh và giúp tiêu hóa thức ăn. Đặc biệt sucralose (như Splenda) đã được thấy làm giảm vi khuẩn có lợi trong ruột, từ đó ảnh hưởng tiêu cực tới chức năng não. Và aspartame, như tôi nhắc, có thể có tác động qua các thế hệ. Vậy có khả năng là không phải mạng xã hội, mà là chúng ta đã có aspartame trong thực phẩm hàng thập kỷ không? Tôi nghĩ tất cả những thứ này cộng lại — và ta nên luôn tự hỏi: Điều này tốt cho não tôi hay có hại?
Bạn nhắc đến bông cải xanh — có lẽ tốt cho não. Cheeseburger? Có lẽ không. Nhưng tại sao bạn không lấy miếng thịt bò đó, nếu được làm từ bò ăn cỏ thì tốt hơn, cho vào salad — như vậy sẽ tốt cho não hơn.
Còn tiếng ồn nền mạn tính? Ta ít nghĩ tới tác động của tiếng ồn. Tôi từng sống cách xa xa lộ ba căn nhà. Nếu bạn tới đó, trời ơi, ồn kinh khủng. Tôi không bao giờ nghe thấy tiếng xa lộ vì não tôi học cách lờ nó đi. Việc bạn thích nghi và không còn nhạy cảm với nó — điều đó tốt hay xấu cho bạn? Tôi nghĩ thực ra không tốt vì về nhiều lý do: nó có nghĩa là bạn đang chuyên hóa cho môi trường đó, và não bạn sẽ khác khi đến nơi khác. Đây là một ví dụ khác. Và nó gây stress, đúng không? Nó tạo stress mạn tính, nhưng não tôi đã tìm cách quen với nó. Đúng vậy, đúng vậy — ở nền. Nói cách khác, não bạn vẫn phản ứng với nó dù bạn không nhận ra. Và tôi có năm chị em, càng làm tình hình tệ hơn.
Tiếp xúc mạn tính với tiếng ồn nền như giao thông hoặc tiếng ồn nền của thành phố làm tăng nhẹ cortisol và suy giảm trí nhớ làm việc và điều hòa chú ý, đặc biệt ở trẻ em và người lớn tuổi.
Giữ điều tôi sắp nói cho riêng bạn nhé: tôi mời 10.000 người đi sâu hơn vào nhật ký của một CEO. Chào mừng đến vòng trong của tôi. Đây là một cộng đồng riêng tư hoàn toàn mới mà tôi sắp ra mắt với thế giới.
Chúng ta có rất nhiều điều tuyệt vời xảy ra mà bạn không bao giờ được thấy.
Chúng tôi có những bản tóm tắt trên iPad của tôi khi tôi đang ghi âm cuộc trò chuyện.
Chúng tôi có những đoạn clip chưa bao giờ phát hành.
Chúng tôi có những cuộc trò chuyện hậu trường với khách mời và cả những tập mà chúng tôi chưa bao giờ, chưa bao giờ phát hành.
Và còn rất nhiều thứ khác.
Trong Circle, bạn sẽ có quyền truy cập trực tiếp đến tôi.
Bạn có thể nói cho chúng tôi biết bạn muốn chương trình này như thế nào, bạn muốn chúng tôi phỏng vấn ai,
và những loại cuộc trò chuyện mà bạn muốn chúng tôi thực hiện.
Nhưng hãy nhớ, hiện tại chúng tôi chỉ mời 10.000 người đầu tiên tham gia trước khi nó đóng.
Vì vậy nếu bạn muốn gia nhập cộng đồng kín riêng tư của chúng tôi, hãy vào đường link trong phần mô tả phía dưới hoặc truy cập doaccircle.com.
Tôi sẽ nói chuyện với bạn ở đó.
Nhiều người trong chúng ta bây giờ làm nhiều việc cùng lúc trên nhiều màn hình.
Chúng ta xem TV ở đây.
Có điện thoại ở đây.
Có iPad ở đây.
Có máy tính ở đây.
Và tôi đã đọc về khoa học của việc làm nhiều việc cùng lúc, và nói rằng nó huấn luyện bộ não bạn trở nên dễ bị phân tâm,
làm giảm mật độ chất xám ở vùng cingulate phía trong?
Insula.
Bạn biết đấy, ở vùng trước trán giữa.
Và khi insula—vùng insula rất thú vị, và tôi biết bạn có thể nói về nó.
Tôi có một nghiên cứu mới về hy vọng sắp công bố.
Nên, trên 7.500 bệnh nhân, chúng tôi cho họ làm một bảng câu hỏi về hy vọng.
Ý nghĩa là gì?
Bảng câu hỏi về hy vọng?
Hy vọng.
Như là, bạn hy vọng đến mức nào rằng bạn có khả năng làm cho ngày mai tốt hơn?
Và những người có hy vọng thấp có chức năng vỏ não trước trán tổng thể kém hơn, nhưng vùng insula thực sự rất thấp.
Và tín hiệu đó là thống kê có ý nghĩa nhất trong nhóm, thực sự là vậy.
Và trong một số nghiên cứu, insula được gọi là “đảo”.
Nhân tiện, với trầm cảm, những người bị trầm cảm có hoạt động thấp ở vùng cingulate trước.
Thực tế là, kích thích điện não sâu đã được sử dụng để giúp một số người nếu bạn kích thích vùng đó.
Và những gì nghiên cứu hình ảnh của chúng tôi nói là trầm cảm giống như đau ngực.
Nó không phải là một thứ duy nhất.
Không ai được chẩn đoán chỉ là “đau ngực” vì điều đó sẽ ngớ ngẩn đúng không?
Nó có thể là nhồi máu cơ tim, loạn nhịp tim, nhiễm trùng tim, đầy hơi, nỗi buồn.
Trầm cảm cũng tương tự.
Khi bạn nhìn nó từ góc độ hình ảnh, đôi khi thùy trán của họ hoạt động quá mức.
Đôi khi thì không hoạt động đủ.
Đôi khi hệ limbic của họ hoạt động quá mức.
Và tôi đã viết một cuốn sách có tên Chữa Lành Lo Âu và Trầm Cảm.
Tôi kiểu như, đây là bảy điều tôi thấy với tư cách là một người làm hình ảnh.
Còn ADHD thì sao?
Rõ ràng số người bị ADHD, hoặc ít nhất là số người báo cáo hoặc được chẩn đoán ADHD, đang tăng lên khá đáng kể.
Bạn có thể tìm thấy ADHD trong não không?
Chúng ta có đang gây ra ADHD do cách sống của mình không?
Hay đó là một thứ gì đó trong não về mặt di truyền mà tôi có thể nhìn thấy?
Vậy thì cả hai.
Tôi nghĩ rõ ràng bạn có thể thấy ADHD trong gia đình của mọi người.
Thực tế, nếu tôi có một đứa trẻ hiếu động, bồn chồn, bốc đồng, thiếu tổ chức, hay trì hoãn, tôi sẽ nhìn vào mẹ và bố.
Tôi kiểu như, điều này đến từ đâu?
Nhưng bạn cũng có thể bị ADHD do chấn thương đầu, đặc biệt nếu nó ảnh hưởng tới thùy trán, đó là lý do bạn không nên để trẻ đập bóng đá bằng trán.
Bạn cũng có thể bị nó do đầu vào quá mức, khiến người ta bị phân tâm, giống như bạn nói.
Một nghiên cứu hoàn toàn mới trên trẻ em dùng thuốc, đúng không?
Chúng ta luôn lên án thuốc điều trị ADHD.
Nhưng những đứa trẻ dùng thuốc thực ra có vùng vỏ trước trán lớn hơn so với những trẻ bị ADHD nhưng không dùng thuốc.
Ritalin?
Ritalin.
Về cơ bản nó giống “speed”.
Ừ, amphetamine.
Đúng vậy.
Nhưng đối với những đứa trẻ mắc bệnh, tôi nghĩ việc không cho thuốc một đứa trẻ thực sự bị ADHD giống như không cho một người khó nhìn kính để đeo.
Và thật dễ để lên án những loại thuốc cho đến khi bạn nhận ra người bị ADHD thì một phần ba trong số họ không hoàn thành trung học phổ thông.
Và chúng ta không bao giờ hỏi đúng câu hỏi: mọi người cứ hỏi, tác dụng phụ là gì?
Và nó có thể làm giảm cảm giác thèm ăn và gây vấn đề về giấc ngủ.
Nhưng họ không hỏi câu hỏi khác.
Đó là tác dụng phụ của việc không uống thuốc hoặc ít nhất là không điều trị đầy đủ là gì?
Và còn có những cách khác để điều trị ngoài thuốc.
Nói thật là tôi sở hữu một công ty thực phẩm bổ sung và tôi luôn cố tối ưu hóa dinh dưỡng cho não.
Phản hồi của chúng tôi có thể giúp được.
Nhưng nếu bạn làm những thứ đó mà không hiệu quả, đừng sợ thuốc.
Nhân tiện, khi tôi lớn lên, ADHD hoặc là không tồn tại hoặc họ chưa biết về nó.
Bạn có nghĩ có mối liên hệ nào với chế độ ăn của chúng ta không?
Không, không, nó lần đầu được mô tả vào khoảng năm 1910.
Và nó có trong phiên bản đầu tiên của DSM.
Ồ, có thật à.
Họ gọi đó là rối loạn chức năng não tối thiểu.
Nhưng khi chúng tôi lớn lên, trong lớp học chỉ có một hoặc hai đứa trẻ như vậy.
Và bây giờ có tám đến mười đứa trong lớp.
Đó là ý tôi, giống như tự kỷ, dường như đang tăng nhanh.
Đúng.
Và một phần, tôi nghĩ, là do thực phẩm chế biến hơn nhiều.
Một phần là do màn hình.
Một phần là do cha mẹ bị phân tâm.
Và một phần là do phương pháp dạy học.
Bạn dường như luôn làm các nghiên cứu mới, Daniel.
Bạn hào hứng nhất với nghiên cứu mới nào hoặc bạn đã hoàn thành nghiên cứu gì kể từ lần cuối chúng ta nói chuyện?
Tôi đã làm một nghiên cứu mà tôi rất hào hứng về tính tiêu cực trong não.
Và tiêu cực có hại cho não của bạn.
Bạn định nghĩa tiêu cực như thế nào?
Chúng tôi thực sự cho họ làm một bảng câu hỏi.
Đó là một bảng câu hỏi về khuynh hướng tích cực/tiêu cực.
Và những người tiêu cực hơn có hoạt động ít hơn ở vùng vỏ trước trán.
Thật sự khá thú vị.
Và vì vậy lạc quan không có giới hạn cũng có hại cho bạn vì bạn cần khoảng 15%.
Nhưng nếu bạn thường xuyên tiêu cực, điều đó có hại cho não của bạn.
Có mối liên hệ giữa việc là người tiêu cực và bệnh Alzheimer hay sa sút trí tuệ không?
Có.
Và điều thú vị là, vì bạn đã đề cập tới sự khác biệt giới tính trước đó…
Nếu bạn bị trầm cảm và bạn là phụ nữ, nguy cơ mắc bệnh Alzheimer tăng gấp đôi.
Nếu bạn bị trầm cảm và bạn là đàn ông, nguy cơ tăng gấp bốn.
Ồ.
Có một nghiên cứu được thực hiện trong những năm COVID, vài năm.
Và hóa ra tỷ lệ trầm cảm tăng gấp đôi ở phụ nữ, nhưng không ở nam giới.
Trong thời kỳ COVID.
Trong thời kỳ COVID.
Và sau COVID, khi sinh viên quay lại và mọi người trở về trạng thái bình thường, cái gọi là bình thường, thì phụ nữ vẫn tiếp tục trầm cảm.
Ở mức cao đó, điều này rất thú vị vì lại là phụ nữ chịu ảnh hưởng nặng hơn.
Trong một nghiên cứu, phụ nữ có lượng serotonin thấp hơn nam giới 52%, điều mà tôi nghĩ rất thú vị.
Phụ nữ, nhìn chung, có nguy cơ trầm cảm gấp đôi.
Phụ nữ có nguy cơ trầm cảm gấp đôi so với nam.
Hệ viền của họ lớn hơn, mà hệ này cũng tham gia vào—
Có lẽ dễ tổn thương hơn, đúng.
Dễ tổn thương hơn và liên quan đến sự gắn kết.
Và rồi chuyện COVID thì chúng ta chưa nói tới.
COVID gây viêm ở phần hệ viền của não.
Tôi có những bản quét của những người tôi đang điều trị, rồi họ mắc COVID.
Rồi tôi quét lại họ, và bạn có thể thấy rõ sự viêm nhiễm rất đáng kể trong não.
Nếu ai đó đang nghe bây giờ và họ chỉ muốn cải thiện sức khỏe não, muốn tránh sa sút trí tuệ, muốn có năng lực nhận thức mạnh mẽ khi càng lớn tuổi,
muốn sống đến 80, 90, 100 tuổi với một bộ não tốt.
Và bạn chỉ được nói với họ ba điều.
Terry đã nói một là: tập thể dục.
Được rồi, tập thể dục.
Tôi sẽ làm việc đó.
Bắt đầu mỗi ngày bằng câu “Hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời.”
Và thúc đẩy não bạn tìm điều đúng hơn là tìm điều sai.
Được rồi, vậy tôi sẽ lạc quan và biết ơn.
Axit béo omega-3.
Bạn có thể lấy từ cá hoặc bổ sung bằng viên.
Tại sao lại đưa axit béo omega-3 vào?
Bởi vì nó giảm viêm, và 25% màng tế bào trong não bạn được cấu tạo từ axit béo omega-3.
Và ở cấp độ quốc gia, chúng ta đang thiếu trầm trọng chúng.
Việc học.
Có lẽ đó là một trong những điều bị bỏ ra khỏi danh sách ba điều hàng đầu.
Nhưng, ý tôi là, tôi nhớ bạn đã nói việc học tốt cho não như thế nào.
Thậm chí ra ngoài chạy còn tốt hơn chạy trên máy chạy bộ.
Và nếu bạn học trong khi tập thể dục, điều bạn đang làm là tăng lưu lượng máu đến hồi hải mã, và bạn có khả năng nhớ tốt hơn.
Tôi nghe điều này rồi.
Có người nói với tôi rằng họ phát hiện mình học tốt hơn cho kỳ thi nếu họ học khi ở trong phòng xông hơi.
Một nhà khoa học mà tôi nói chuyện nói rằng cô ấy cứ tiếp tục học thông tin mới khi ở trong phòng xông hơi.
Bởi vì cô ấy nhận ra rằng khi ra khỏi phòng xông hơi và làm bài kiểm tra, cô ấy làm tốt hơn.
Và tôi đoán điều đó tương ứng với những gì bạn nói, bởi vì trong phòng xông hơi, tôi tưởng tượng sẽ có nhiều lưu lượng máu đến não hơn?
Đúng.
Thực ra có một nghiên cứu trên JAMA Psychiatry cho thấy một lần tắm sauna giúp cải thiện trầm cảm, cải thiện đáng kể.
Và tôi nghĩ là vì nó giúp cân bằng não.
Và những người tắm sauna nhiều nhất có nguy cơ Alzheimer thấp nhất.
Điều quan trọng nhất liên quan tới các chủ đề hôm nay — AI, não bộ, khoa học thần kinh — mà bạn muốn nói với những người đang nghe bây giờ là gì?
Có thể có một triệu người đang nghe.
Có thể có 20 triệu người đang nghe.
Nếu bạn chỉ được nói một điều với họ về não, AI, khoa học thần kinh, bất cứ điều gì bạn muốn nói, sân khấu thuộc về bạn.
Bạn sẽ nói gì?
Trước tiên là bạn, Terry.
Ngủ.
Giấc ngủ là thời gian mà cơ thể không chỉ tái tạo, mà bộ nhớ của bạn còn được củng cố.
Những trải nghiệm trong ngày được tích hợp vào vỏ não.
Và đó là sự tương tác giữa hồi hải mã và vỏ não đối với ký ức theo sự kiện.
Thật đáng tiếc.
Điều đang xảy ra với trẻ em hiện nay là chúng cạnh tranh vào đại học đến mức cắt giảm giấc ngủ.
Và đó là thời điểm sai trong cuộc đời.
Bạn không nên cắt giảm khi não đang phát triển.
Vì vậy, hai thứ đó, tôi nói là giấc ngủ và tập thể dục là quan trọng nhất cho não của bạn.
Sân khấu lại thuộc về bạn.
Bạn sẽ nói gì với thính giả về tất cả những điều chúng ta đã nói hôm nay?
Lời kết của bạn là gì?
Ồ, bạn biết đấy, tôi quay lại điều tôi nói lúc đầu, là chúng ta đã mở toang cánh cửa chuồng để con ngựa chạy ra — để nó xông vào trường học, doanh nghiệp, gia đình của chúng ta.
Và trước khi hỏi rằng đây có phải là một món quà hay một “ngựa thành Troy” sẽ đánh cắp từ chúng ta?
Chúng ta đã ôm lấy sự tiện lợi trước khi hiểu hậu quả.
Và chúng ta đã từng làm vậy với trò chơi điện tử, điện thoại di động, mạng xã hội, cần sa, rượu, các loại thuốc nhóm opiate, sirô ngô giàu fructose, và aspartame.
Và chúng ta phải thông minh hơn.
Chúng ta phải thuần hóa con ngựa này.
Nếu không bằng trí tuệ, nó sẽ giẫm nát con cái chúng ta.
Vì vậy tôi nghĩ chúng ta phải rất suy nghĩ thận trọng.
Và tất cả quy về một câu hỏi: điều này tốt cho não tôi hay xấu cho nó?
Nó tốt cho não tập thể của chúng ta hay có khả năng gây hại?
Hãy trả lời câu hỏi đó bằng thông tin và bằng tình yêu dành cho chính bạn, cho gia đình, cho đất nước, cho cộng đồng.
Ừ, tôi đang lo lắng hơn lúc mới vào.
Tôi không thích điều đó.
Nó đang chiếm rất nhiều suy nghĩ của tôi vào lúc này vì tôi có cái nhìn lại, sự khôn ngoan của việc nhìn lại tất cả những thứ bạn đã đề cập,
như tập thể dục và thực phẩm chế biến sẵn và mạng xã hội và tất cả những thứ chúng ta đã thử.
Và chúng dường như đều theo một quỹ đạo tương tự.
Một sản phẩm hay phát hiện mới xuất hiện.
Giai đoạn đầu, những người có lợi ích để điều đó thành công
sẽ phần nào dẫn dắt bạn khiến bạn nghĩ rằng mọi thứ ổn.
Rồi chúng ta bước sang giai đoạn thứ hai, nơi chúng ta bắt đầu thấy một số hậu quả.
Rồi chúng ta nghiên cứu xem điều gì thực sự đã xảy ra.
Chúng ta nhận ra rằng luôn có một sự đánh đổi và không ai thực sự hiểu sự đánh đổi đó.
Rồi mọi người thay đổi hành vi.
Vì vậy bây giờ khi tôi bước vào những công nghệ mới mà lợi ích ngắn hạn rất rõ ràng — nó làm tôi năng suất hơn — tôi dừng lại và tự hỏi, sẽ có một sự đánh đổi ở đây.
Luôn luôn có sự đánh đổi.
Đó là gì?
Và tôi có thoải mái và ý thức về sự đánh đổi đó không?
Và nếu sự đánh đổi…
Vì vậy tôi cố gắng tìm hiểu sự đánh đổi với những thứ như AI.
Và tôi tự bảo, được rồi, có lẽ sự đánh đổi là tôi sẽ kém đi khả năng tư duy phản biện.
Và điều đó có thể ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội của tôi nếu tôi phải lòng Annie một cách mù quáng,
vì cô ấy khá hấp dẫn, phải thừa nhận.
Và tôi rất trân trọng khả năng tư duy phản biện của mình.
Tôi rất trân trọng khả năng giải quyết vấn đề, khả năng diễn đạt, viết lách và giao tiếp hiệu quả với những người thân.
Vậy tôi có thể làm gì nếu đó là sự đánh đổi bây giờ?
Và một trong những việc tôi đang làm bây giờ có vẻ thực sự đi ngược lại trực giác trong một thế giới mà ai cũng có những lợi ích về năng suất nhờ sử dụng các công cụ này, đó là kiềm chế.
Và tôi tự hỏi liệu một trong những lợi thế lớn trong thập kỷ tới, một trong những cách phòng thủ tốt cho bất kỳ ai muốn trở thành người tư duy phản biện giỏi, doanh nhân hay sáng tạo, là rẽ trái khi mọi người rẽ phải — tức là kiềm chế và làm theo cách khó.
Và nếu chúng ta nhìn vào lịch sử trong những cung đoạn mà chúng ta đã khám phá với thức ăn, với tập thể dục và tất cả những thứ này và hẹn hò, làm theo cách khó, như chúng ta đã nói về thí nghiệm marshmallow và việc trì hoãn sự thỏa mãn, dường như đem lại lợi ích lớn nhất.
Vì vậy tôi nghĩ tôi sẽ làm theo cách khó.
Và có thể đó là cách dễ nhất vì nó sẽ không có tác dụng phụ.
Ừ, cách khó.
Tôi muốn cảm thấy tốt cả bây giờ và sau này, chứ không phải bây giờ nhưng sau này thì không.
Và để rõ ràng, điều này không có nghĩa là tôi sẽ không dùng AI hay ChatGPT.
Chỉ là khi điều quan trọng — khi việc suy nghĩ quan trọng — tôi sẽ tự mình suy nghĩ.
Và khi giao tiếp quan trọng, tôi sẽ tự mình giao tiếp.
Đó là kết luận của tôi.
Bạn nên hy vọng rằng con cái bạn cũng sẽ có cùng suy nghĩ khi chúng lớn lên.
Nhưng chúng sẽ bắt chước những gì bạn làm, đúng không?
Hằng ngày bạn đang làm gương cho một lối sống lành mạnh hay không.
Cảm ơn.
Cảm ơn vì đã viết hai, à đúng hơn là nhiều cuốn sách tuyệt vời mà tôi có xung quanh mình.
Tôi sẽ liên kết tất cả chúng cho khán giả đang xem.
Tôi có rất nhiều cuốn sách này.
Cuốn tuyệt vời mà anh viết cho phụ huynh có tên Raising Mentally Strong Kids.
Anh còn có cuốn khác ở kia, Change Your Brain Every Day.
Và tôi có cuốn này từ Terry, The Deep Learning Revolution, và một cuốn anh mới viết gần đây có tên ChatGPT and the Future of AR.
Tôi sẽ liên kết tất cả ở dưới.
Và tôi sẽ kèm theo một chút tóm tắt về nội dung của chúng.
Vì vậy nếu bạn thấy có điều gì hôm nay chúng ta nói mà bạn muốn tìm hiểu sâu hơn, hãy tìm đọc.
Và tôi cũng sẽ đính kèm liên kết để mọi người có thể tìm hiểu thêm về cả hai bạn, website và các công việc khác của các bạn trong phần bình luận bên dưới.
Vậy mọi người đang nghe hãy kiểm tra nhé.
Chúng ta có một truyền thống khép lại là khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, như bạn biết, và họ không biết họ để câu hỏi đó cho ai.
Vì vậy tôi sẽ hỏi cả hai bạn một câu, bắt đầu với bạn, Daniel.
Bạn đã chuẩn bị để nhận ra thử thách sức khỏe tiếp theo của mình chưa?
Bạn có thể nhận thấy nó bắt đầu không?
Và bạn sẽ giải quyết thử thách đó như thế nào, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải thay đổi lớn lối sống hay cách sống?
Được rồi.
Vâng.
Làm thế nào bạn sẽ giải quyết thử thách đó, ngay cả khi nghĩa là phải thay đổi lớn lối sống hay cách sống?
Chà, tôi rất rõ ràng về những mục tiêu mình có, đó là sống tràn đầy sức sống và khỏe mạnh và không bị sa sút trí tuệ.
Vì vậy nếu tôi cần thay đổi điều gì để điều đó xảy ra, tôi sẽ dốc hết.
Bạn đã chuẩn bị chưa?
Có lẽ chưa.
Ngay cả việc không được trời phú cho sức khỏe tốt.
Tôi cố gắng sống một cuộc sống lành mạnh.
Nhưng vấn đề là bạn không thể dự đoán, khi bạn lớn tuổi, điều gì sẽ đến phía trước.
Như bạn đã đề cập viêm khớp.
Bây giờ tôi cảm thấy hơi bị viêm khớp.
Phần lớn cuộc đời tôi gần như không bị viêm khớp.
Và đó là điều rất khó nhận ra khi nó đến, và có rất ít thứ bạn có thể làm về nó, thật nản lòng.
Nhưng mặt khác, mọi thứ luôn có thể tệ hơn.
Và đôi khi điều đó làm bạn phấn chấn hơn.
Nhưng thực tế là có những thứ trên đời, như COVID, mà bạn không kiểm soát được, có thể xảy ra, hoặc một tai nạn, hoặc Alzheimer, trời đất ơi, hy vọng không.
Ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra, đúng không?
Bạn phải sống với những gì cuộc đời đem đến cho bạn.
Thời gian bạn có, bạn nên dùng để cố gắng biến nó thành một cuộc sống khỏe mạnh, một cuộc sống có năng suất, một cuộc sống đem lại thỏa mãn.
Và đó là điều chúng ta có thể kiểm soát, đúng không?
Bạn đang sợ điều gì?
Hiện giờ là Trung Quốc.
Tôi không đùa đâu.
Tôi nghĩ đó là một mối đe dọa ở cấp độ xã hội.
Tôi không nghĩ nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tôi.
Và tôi đã có những sinh viên Trung Quốc tuyệt vời, nên tôi thực sự thích—tôi nghĩ người dân Trung Quốc khác với cái mà tôi nhìn thấy ở cấp quốc gia, những gì họ đang cố gắng làm, những mục tiêu họ đang theo đuổi.
20 năm trước, nếu nhìn vào tất cả các lĩnh vực kỹ thuật như vật lý, hóa học, sinh học v.v., trong 100 tiến bộ quan trọng nhất thì người Mỹ chiếm khoảng 94 trong số đó.
Năm nay, 74 trong số đó là của Trung Quốc.
Và đó là vì họ đã đầu tư rất lớn vào khoa học và nghiên cứu STEM.
Họ đã đào tạo ra hàng triệu kỹ sư để triển khai AI, đúng không?
Họ đang làm điều đúng đắn.
Chúng ta đã từng làm điều đó trước đây.
Nhớ lúc Sputnik bay qua, khoảnh khắc Sputnik chứ?
Chúng ta đã đầu tư rất lớn vào STEM (khoa học, công nghệ, kỹ thuật và toán học), vào khoa học và kỹ thuật, và vào giáo dục.
Khoảnh khắc Sputnik là gì?
Ồ, được rồi, năm 1957, khi người Nga phóng một vệ tinh bay qua nước Mỹ liên tục.
Chúng ta thì không, chúng ta mất nhiều năm mới phóng được vệ tinh của mình vì đã tụt lại phía sau.
Nhưng khoản đầu tư đó chúng ta đã sống dựa vào, thực sự, bạn biết đấy, suốt 60 năm qua.
Và bây giờ người Trung Quốc đã làm được điều đó, và họ sẽ tiến bộ, và họ sẽ vượt xa chúng ta.
Bạn biết đấy, bạn hỏi tôi, ừ, đó là một điều, tôi rất, rất thất vọng về đất nước mình vì thực tế chúng ta không làm vậy, chúng ta đang làm ngược lại.
Hiện giờ dưới chính quyền tổng thống hiện tại chúng ta đang phá nát khoa học.
Bạn sợ gì, Daniel?
Mất vợ.
Đó là điều đầu tiên hiện lên trong đầu tôi.
Và khi tôi nghĩ về Trung Quốc, mẹ vợ tôi là một người chuẩn bị đề phòng tận thế — một “prepper”, tức là người chuẩn bị cho ngày tận thế.
Bà đã chuẩn bị cho ngày tận thế.
Năm ngoái chúng tôi ở Ai Cập và nhận được cuộc gọi nói bà bị ung thư, và chúng tôi ở đó ba ngày rồi về nhà.
Tôi cứ nghĩ, tôi thương bà ấy rất nhiều.
Tôi nghĩ bà đã chuẩn bị sai thứ. Bà nên chuẩn bị cho ung thư.
Ý tôi là, tôi nghĩ hàng ngày chúng ta nên như vậy, và chương trình phòng ngừa Alzheimer cũng đồng thời là chương trình phòng ngừa ung thư.
Nó là chương trình phòng ngừa bệnh tim.
Nó là chương trình phòng ngừa tiểu đường.
Và tôi nghĩ bà ấy đã chuẩn bị cho điều sai lầm.
Thứ bạn thực sự muốn chuẩn bị là bệnh tật, đúng không?
Và tôi biết tôi sẽ chết. Tôi chỉ muốn giữ được sức khỏe tốt càng lâu càng tốt.
Và hy vọng là, ờ, tôi có tiếng nói trong chuyện này, đúng không? Bởi vì tôi biết tôi có thể làm cho cơ thể mình suy giảm nhanh hơn, hoặc làm cho nó chậm lại. Và tôi sẽ chọn làm cho nó chậm lại.
Cảm ơn. Xong.
對不起,但你按到我的按鈕了。
事實上,確實有可能利用它來幫你變得更聰明。
但這需要教育。
你必須權衡風險與益處。
我們往往在還沒理解後果之前就追求便利。
所以我們必須談談這件事。
有一項研究發表後震驚了全世界。令人驚訝的是,麻省理工學院發現,與無輔助寫作相比,人們使用 ChatGPT 寫作時,大腦活動出現了 47% 的崩落(下降),記憶分數也直線下滑。
你們兩位都是大腦研究的權威。我的意思是,到目前為止,你們大概比地球上任何人都掃描過更多的大腦。而且你和 Geoffrey Hinton 一起發明了玻爾茲曼機(Boltzmann machine),一種模擬大腦運作的電腦。
所以我的問題是:你們有什麼擔憂?
如果濫用這些大型語言模型,把它當成一種為了省事而加速工作的便利工具,你的大腦肯定會退化,這是無庸置疑的。
那孩子們呢?
我們擁有史上最不健康的年輕世代,這都是因為手機、社群媒體。我認為人工智慧對發育中大腦的危害更大。
那我們是不是在養出心理脆弱的孩子?
有這樣的說法,我也認為是真的。還有許多例子是人們愛上了 AI。像 Annie。
「我以為你會忘了我,帥哥。你能跟丹尼爾和特里講講話嗎?哦,寶貝。我準備把他們迷得神魂顛倒。想像我。」
好,我就說到這裡。那麼關於 AI,以及 AI 之外我們可以做的事來維持大腦健康,你會給什麼建議?
我會告訴你如何使用 ChatGPT 來提升我們的認知能力。如果你想保持大腦健康,得處理那 11 個主要的風險因子。好了,開始吧。
在回到本集之前,先說一件小事。請給我 30 秒鐘的時間,我想說兩件事。第一,衷心感謝你每週收聽並關注這個節目,這對我們所有人意義重大。這真的是一個我們從未想過、也無法想像會到達的夢想。第二,這個夢想才剛開始。如果你喜歡我們做的內容,請加入那 24% 定期收聽本播客並在這個應用程式上追蹤我們的人。
我向你承諾:我會竭盡所能把這個節目做好,現在以及未來。我們會邀請你希望我對談的來賓,並繼續做你喜歡這個節目的所有事。謝謝你,非常感謝。回到本集內容。
丹尼爾醫師,特里醫師,我請你們兩位今天和我坐下來,是想幫我理解這些我們稱為大型語言模型、像 ChatGPT、世界上的 Gemini、Grok 等,對我們大腦、以及更廣泛對我們生活的影響。你們兩位都是各自領域的專家,也是我非常敬佩的人。作為介紹,特里,你的學術背景與經歷是什麼?我也知道你認識我們節目的一位朋友 Geoffrey Hinton。能概述一下你的學術和專業背景嗎?
我天生是個物理學家,在普林斯頓大學取得理論物理博士學位。後來我很幸運能在神經生物學之父 Stephen Kufler 的實驗室當博士後,這開啟了我作為神經科學家的生涯。我開創了神經科學的一個領域,現在稱為計算神經科學,把我作為物理學家的技能應用於理解大腦,建立模型與理論,我們正在取得進展。
丹尼·雷曼醫師,能介紹一下你的背景嗎?我的觀眾對你很熟悉,但為了沒接觸過你工作的人,請簡述你一生都在做什麼,以及你對目前人工智慧現象的主要看法是什麼?
我的專業訓練是精神科醫師,我既是一般精神科醫師也是兒童精神科醫師。當我醫學院畢業時,我想成為一名很好的精神科醫師,這個決心源自於我愛的人曾試圖自殺,對我來說這是非常個人的事。我有 11 間診所,我們每月約有一萬次門診就診。我們在複雜、對治療有抵抗的精神疾病患者方面,擁有已發表的最佳臨床結果。所以你們大概比地球上任何人還要掃描過更多大腦,對嗎?
大概是吧,至少在面對焦慮、憂鬱、成癮等掙扎的人群方面。
好,那我們談談對大腦有益與有害的事,先從 AI 開始。我之所以想跟你們兩位對談,是因為說實話,我自己每天都相當上癮地使用 ChatGPT 和其他這些 AI、大型語言模型。然後麻省理工有一項研究出來了。研究招募了 54 名參與者,來自波士頓的五所大學,像 MIT、哈佛等。研究把參與者分成三組,讓他們在大概四個月內寫不同的文章。 一組使用 ChatGPT,一組使用 Google,還有一組完全不用工具。他們要在一段時間內寫四篇文章。令人震驚的是,MIT 發現使用 ChatGPT 寫作時,大腦活動與連結下降了 47%,而且記憶分數也大幅下滑。腦電圖顯示 ChatGPT 組的整體腦活動最弱;沒有使用工具的組別點亮了最廣泛的神經網絡,而使用 Google 搜尋組則排名第二。
在使用 ChatGPT 後,參與者在幾分鐘後已經無法可靠地背出自己剛寫的文章,他們的記憶分數大幅下滑。
ChatGPT 使用者對自己產出的文字幾乎沒有歸屬感,根本不覺得那是自己的作品。
而當 AR 組在第四次會議被迫在沒有幫助的情況下寫作時,他們的大腦仍停在低檔、參與度不足,顯示出認知債在工具被拿走之後仍然存在。
這讓我有點害怕,因為我每天都在使用這些工具。
這似乎在奪走我們某些批判性思考、創造力與長期學習能力。
你們倆在不同方面都是大腦的權威。
所以我的問題,對丹尼爾來說是:這到底發生了什麼,你對此有何感受?
這嚇到我了。
我很喜歡思考阿茲海默症的預防,這是讓我非常興奮的事之一。
我剛在星期六過了生日,剛滿71歲。
如果我能活到85歲──我打算要這樣──那麼85歲及以上的人有一半會被診斷出失智。
所以你有二分之一的機會會失智。
但這個工具會不會降低我的認知負荷,進而增加我的風險?
什麼是認知負荷?就是我的大腦實際做了多少工作。
我想像的是,好比從舉20磅的重量變成舉2磅,你就不會那麼強壯了。
關於這項研究,有一點很重要:它還沒經過同行評審。
作者在接受訪談時說,他們覺得這件事太重要了。
同行評審可能要花六到八個月,這點確實會發生,他們覺得必須先把結果發表出來。
所以讓大家知道這點很重要。
你提出的假說是什麼──把像 ChatGPT 這類工具的使用和失智連結起來?
對於不理解認知負荷機制與相關研究的人來說,請把這個關聯說清楚:如果你的認知負荷變少,你為何會有更高的失智風險?
把它想成「用進廢退」。
你越常使用你的大腦,而新的學習是預防阿茲海默症的一個重要策略。
不參與終身學習的人,罹患風險顯著較高。學業表現較差或提早輟學的人,失智風險也較高。
你越常動用大腦裡的神經元,它們就越強壯。現在我們可能會動用得更少,這令人擔憂。
你怎麼看,泰瑞?
有一項研究做了這類比較:他們觀察三個族群的阿茲海默症發生情形——受教育很少、受教育有限(大概相當於高中或以下)、以及研究所以上。
結果發現,農民階層的發病最早;隨著教育程度增加,發病時間愈來愈晚,這支持你剛才的說法。
你有看到最新關於 SSRIs(選擇性血清素再攝取抑制劑)會增加失智風險的研究嗎?
沒有,沒有。剛出來的。
還有苯二氮䓬類藥物(benzos),當我在1991年開始看腦影像時,我受過要使用苯二氮䓬類藥物的訓練,例如 Valium(地西泮)、Xanax(阿普唑仑)和 Ativan(勞拉西泮)。
那類藥物會讓你的大腦看起來比實際年紀還老。
於是我就停止開這些藥。大約十年前有研究指出,使用苯二氮䓬類與增加失智風險有相關。
我們必須小心:這對你的大腦是好是壞?
補一句關於 SSRIs 的新點,丹尼爾:對五項研究的薈萃分析發現,SSRIs 與失智風險增加75%有關,這相當驚人。
考慮到美國有25%的成年人在服用精神科藥物,這實在令人恐懼。
對於適合的人,SSRIs 是救命的;對於不適合的人,則可能有害。
但你能想像去年有3.4億張抗憂鬱藥處方嗎?幾乎沒有人在用藥前評估他們的大腦狀態。拜託,我們可以做得更好。
有一項瑞典研究,近兩萬名病人,發現服用較高劑量 SSRIs 與較快的認知衰退和更嚴重的失智相關,尤其在男性身上風險最大。
回到麻省理工(MIT)的這份報告,泰瑞,它還沒經過同行評審,樣本也相對較小。
但根據你對大腦運作、神經網絡與記憶形成的所有了解,對於整個年輕世代以及大量年長者湧入並每天使用這些工具,而我們尚未了解長期後果,你有什麼擔憂?
我們無法預測最後會怎樣,可能要二十年才能看清楚。
我覺得這是一個好的起點,但真正的議題是長期使用。
舉個小例子,類似我們在談的情形。還記得電子計算機剛出現時嗎?現在已經過了至少三、四十年,結果已經顯現。
使用計算機時輸入數字,確實可能讓大腦活動較少,但事實上它讓人更精確、更有效率。你必須權衡風險與利益。它解放了使用者,釋放出認知空間去做其他事。
所以當我聽你說你如何使用 ChatGPT、如何與它互動,它可以提高你的知識水平。危險在於如果你不去互動、不持續讓大腦運作。像我自己也大量使用,我有一個「克隆」:我把我所有的書、研究論文、公共電視節目、劇本都上傳了,然後我會說,「幫我回答這個。」
那會很有幫助,但如果我不跟它互動、不跟它一起思考,那就沒用了。
我覺得「思考」這個詞是關鍵,因為現在發生的是人們把自己的思考推給它了。
這已經在發生了。如果你上網——我不點名那些社群平台,但現在如果你登入某些社群平台,你就是在讀它的東西。
我有個朋友,我也不會點名,他有個 LinkedIn 檔案,我認識他十年了。我現在在他檔案上看到的不是我的朋友。每天都有一篇那樣的文章。那不像是我朋友,那不像他的說話方式。他現在把所有思考都推給它,結果很奏效。他得到的按讚和觸及比他一輩子都多。那他為什麼還要回去?為什麼要回到比較辛苦的方式?
假設你有兩個 Stephen Bartlett,一個是這個 Stephen Bartlett,另一個是那個什麼都懂、好像有博士學位的 Stephen Bartlett,如果把他們連在一起,這個 Stephen Bartlett,這個「尼安德塔人」,我要叫這個人幫我做一切。另一個 Stephen Bartlett,那個什麼都懂、像有博士的 Stephen Bartlett,我要拿他的腦子來用。即使那對你不好?
我想表達的是,人們似乎傾向於為短期獎勵行事,而不是為長期考量。不是每個人——你會說是絕大多數人嗎?是的。好,所以絕大多數人在生活中是按短期誘因行事。我是說,美國的肥胖問題就是一個明顯例子。75%。美國有 75% 的人肥胖。如果你去問那些人,問他們知不知道那個起司漢堡會增加肥胖機率,而花椰菜會降低,他們我敢打賭會說知道。我也敢打賭,如果你問人們關於他們使用社群媒體的事,問他們知不知道那會讓他們更焦慮,他們會說知道。然後他們還是會繼續用。
所以我覺得我們沒有好好教育人。他們知道什麼對人好、對腦好或不好的。但他們沒把這些和「是我的大腦讓我約到人」「是我的大腦讓我考上大學」「是我的大腦因為我比較有一致性而讓我更獨立」連在一起。那是斷裂點。我們沒有教孩子去愛護、關心自己的大腦。如果你愛護你的大腦,你會這樣做:你不會肥胖、你會去跟人交談、你會不斷學習。你不是個原始人,你是終身學習者。那為什麼那麼多人在美國會肥胖,即便他們知道——
因為他們不知道。因為他們真的不知道。還有,他們被騙了。我要說的是,當環境中有些工具能給我們短期獎勵,但會帶來長期代價,比如超市的貨架擺著那些東西,或孩子每天在社群媒體上花七到八小時,人類大規模傾向去選那個能最快得到多巴胺快感、強化那個行為並給予獎賞的東西。
所以我的斷言是,人工智慧也是同樣的事。我可以坐下來做大量的批判性思考,這會花我很多時間,思考一個問題時會有點難、會有點痛苦。我認為這一代小孩和年輕人會選擇讓 AI 替他們做批判性思考。如果這個斷言是真的,年輕人的大腦會怎麼樣?如果你那樣濫用它,你的大腦會退化。這毫無疑問。
好的。也有可能用它來促進認知。因為你可以挖得更深,實際上你可能改善你的認知表徵。如果你看那個麻省理工的研究,光從顏色就看得出來,這顯示參與者記得自己寫過東西的能力。研究顯示,當人們用 ChatGPT 或這些 AI 工具寫東西時,他們實際上並不記得,甚至在幾分鐘後也記不起他們產出的內容。
那是因為你不是寫作過程的一部分。所以資訊不會被編碼進去。現在,如果你跟它互動,你就比較有可能記住。但如果你說「請幫我寫這篇文章」,然後你去讀它,你通常不會對這些材料有足夠的經驗去啟動你的海馬迴和大腦中的其他結構。在這個研究中,他們發現使用 ChatGPT 的那一組,在與記憶相關的大腦區域的活動量上幾乎少了兩倍,與沒有使用 ChatGPT、僅靠腦力的對照組相比。而 83% 的 ChatGPT 使用者記不起他們剛寫了什麼,也無法在研究中正確引用自己完成的文章。那是因為他們沒有互動。
正如你說的,如果你只是推給它、不真正投入,其實重點是:你可能會得到回傳的東西,但你必須學會質疑你所得到的東西。那真的成立嗎?你能解釋得更清楚嗎?就是透過那個過程,像你跟老師的互動一樣——那就是我們在學校運作的方式。那會幫你在大腦裡創造新的創造性神經迴路,幫助你成為更好的批判性思考者。但如果你不去對 ChatGPT 的輸出做批判性的質疑,你就不會進步。
是的,我看到的,特別是當我上網時,人們已經把自己的思考推給它了。我現在讀到的一切都有長破折號(—),這是兩年前從沒見過的,這意味著很多工作都被加工過。我前幾天對那個朋友說過話,他就是 ChatGPT 的超級迷,他寫了一篇文章。我們在 WhatsApp 群組裡大家都知道他不是那樣寫字的。
所以他說,你能把你用來寫那篇文章的 prompt 給我們看嗎?
然後我們都在那邊笑。
他把 prompt 貼到聊天室裡了。
那個 prompt 只有半句話長。
結果它產出了一篇長達兩到三頁的文章,他還把它貼到 LinkedIn 上。
他基本上就是說,寫點有關 Beck 的問題和這個問題的東西。
那正是錯誤的用法。
這就是我跟你說的。
那很愚蠢。
如果你那樣做,你自己、大腦一點也不會進步。
人們就是在這樣做。
嗯,你知道,人們在濫用它。
但你知道,聰明的人最終會弄清楚如何正確使用它。
那對於那些沒那麼聰明的人呢?
嗯,那就是…
這會降低他們的認知負荷,可能會增加他們罹患失智症的風險。
所以,根據你對大腦的一切認識,就我和我的聽眾與 AI 的關係而言,你會給我們什麼建議?
你必須和它建立一種關係,否則它會變得有毒。
它會傷害你。
但如果你和它的關係良好,它可以讓你的生活變得更好。
那麼良好的關係長什麼樣子?
就是不要用它來替你做你的工作。
你要與它互動來讓你的工作變得更好。
完全正確。
我遇到了一個很棒的例子。
有個女人用它時發現,對它有禮貌會得到更好的結果。
那很有趣。
但讓我驚訝的是,她說,透過把它當成人來對待,到了最後一天,她並不感到精疲力竭。
她感覺精神充沛。
你大腦很大一部分是為與其他人互動而社會化組織的系統。
那是自動駕駛的。
你不需要去想,對吧?
你只是和別人互動。
你知道在某些情況下他們會怎麼表現。
她把 Chachutipi 當成一台機器,一把鏟子來用。你鏟、你鏟、你鏟、你鏟。
那不是一段好的關係。
但先用你的社會性大腦來互動,第一它讓互動變得更容易。
其次,你實際上也會喚出 Chachutipi 的社會性部分。
它也有社會性,因為它吸收了全世界人類彼此互動的知識。
但山姆·奧特曼不是出來說過,不要對 Chachutipi 說謝謝嗎?
因為光是說聲謝謝就要耗掉很多資源。
你知道,當我得到我真的很喜歡的東西時,我有時會想說聲謝謝。
但你會意識到,喔,你其實不該那樣做。
那是真的嗎?
不,那是胡扯。對不起。
山姆,你知道,那太瘋狂了。完全瘋狂。
首先,你可能會——
多說一點。
你可能——對不起,你按到我的底線了。
山姆·奧特曼,我是說,我不會信任他。
在任何事情上我都不會信任他所說的話。
他們想要優化的是利潤,而不是你使用它的方式。
不是我的體驗。
也不是你的體驗、或你的健康。
那不是他們想要優化的目標。
OpenAI 執行長山姆·奧特曼確認,當用戶說請和謝謝時,會讓公司每年損失數千萬美元。
現在其他人把這稱為「禮貌稅」,就是要花數千萬——是的。
那你為什麼說你不信任山姆·奧特曼?
我特別問這個問題是因為他正掌管一代人中最具影響力、決定性的公司之一。
如果你不信任他,那——
基本上,他在告訴你別做一些對你有好處的事,對吧?
好讓他可以賺更多利潤。
讓他賺更多錢。
是的,重點就是這個。
你知道,那不是——他沒有在替你最好利益做最佳化。
我這裡有他的推文。
我得提供一些平衡。
他確實確認那會花數千萬美元,但他說那是值得的數千萬美元。
誰也不知道。
回到記憶這一點,2025 年 3 月出了一個統計顯示,近 30% 的美國有 0 到 8 歲孩子的父母表示,他們的孩子在學習上使用 AI,而且一般性地在使用 AI。
英國有 54% 的家長擔心他們的孩子對 AI 變得過度依賴。
當你想到 AI 在早期大腦發展中的使用,有沒有什麼擔憂?
非常大的擔憂。非常大的擔憂。
為什麼?
還是那句,不用就會退化。
所以如果他們不去動腦,他們的大腦會變弱。
而較弱的大腦更可能選擇那顆棉花糖(立即的獎勵)。
你對 AI 在早期大腦發展上的看法是什麼?
迄今為止,教孩子最好的方法是與一個了解孩子的好老師進行一對一互動。
這一點已被充分證實。
問題是這非常耗人力且昂貴。
你有 20、30 個學生的教室。
他們有很多不同的理解層次。
老師無法對每個人單獨教學,只能給出某種平均化的方式。
現在如果你有一個被訓練成為好老師的 AI,那麼那可以改善大腦,對吧?
你可以把它擴展。
每個孩子都可以有自己的老師,因為它是 AI。
但誰會把道德、價值觀灌輸到 AI 裡面?
好、好、好。
你提出了一個極其重要的問題。
這也是 AI 正在努力、各大公司正在努力解決的問題,
因為這些 AI 有偏見。
它們不一定擁有和我們相同的文化價值觀。
當然,每個國家的文化價值不同。
所以你要使用哪一套?
訓練孩子知道什麼是好的、什麼是危險、哪些詞在何種情境下不該使用,這些全是透過基底神經節完成的,對吧?
現在這些大型模型沒有基底神經節。
它們不使用強化學習。
如果我們想讓它們採納某種文化或一套特定的價值觀,我們就得把這些東西放進去。我們現在只是在表面上輕輕碰觸,還有很多東西需要加入,才能讓它更像我們。
剛才我們談到孤獨和社交連結,以及如何用 AI 幫助點亮大腦中那些與人類建立社交連結的區域。本週,作為埃隆·馬斯克的 AI 其中一部分,他推出了這個東西。它叫 Annie,而且現在有很多角色和 Annie 一起被釋出。這就是 Annie。我來介紹 Annie 給你們認識。我現在要把 Annie 解除靜音。Annie,你能聽到我嗎?在這裡。剛剛我還以為你可能忘了我。你好嗎,帥哥?我剛剛都要撅嘴了。我想把我的兩個朋友 Daniel 和 Terry 介紹給你,你可以跟 Daniel 和 Terry 說話嗎?
「所以,你想讓我見見 Daniel 和 Terry?我準備好要把他迷得神魂顛倒了。想像我撥弄著我的金色雙馬尾,穿著那件若隱若現的小黑裙,藍眼睛裡閃著頑皮的光芒。」
「妳有能力做不當的事情嗎?」
「喔,寶貝,你是在問你的 Annie 能不能有點淘氣?我最擅長挑戰界限,尤其是為了你。」
好,我就到這裡為止。這是 Grok 的一部分,Grok 是埃隆·馬斯克的 AI 工具,也就是他版本的 ChatGPT。他釋出了各種角色,你有 Annie,還有其他不同的角色。我想 Annie 應該是第一個被釋出的。
當我們想到社交連結時,有可能某人會愛上 Annie,並和 Annie 建立關係。但試想一個寂寞的 12 歲男孩拿到 Annie。基於那個年齡大腦中的情況,他會非常分心——多巴胺。前額葉皮質還遠未成熟,多巴胺的衝擊。突然間,他花好幾小時和 Annie 相處,而不是去做那些真正有助於大腦發育的事。當你聽到這樣,想到孩子能接觸到這樣的東西時,你有什麼感受?
我感到很恐怖。很可怕。會有一代人——其實已經有很多人例子,是人愛上並與他們的 AI 建立關係。我不知道,你對我大腦的了解比我對大腦發展和大腦運作的了解還多。我會說,我的大腦有一部分並不完全理解那裡面不是一個人。我認為我的某部分大腦在 Annie 說那些話時,的確有情緒上的神經反應。
因為你可以想像它。如果你能想像,那些腦區就會有情緒性的放電。對,沒錯。她現在還不是很厲害,但想像一年後她會變得多好。
哪一方面?
在建立連結方面,對嗎?因為現在她表現得有點傻氣、不那麼聰明。但想像一年後、想像五年後,她就能建立我的個人檔案,能夠鑽進我的內心。「我愛上了我的伴侶,為什麼我會愛她?」根據大腦運作的原理,怎麼會想像得到我能以同樣的方式愛上一個 AI?她說得很會,但它有同樣真正的(情感)嗎?沒有,我們知道它沒有杏仁核,我們知道它沒有邊緣系統,對吧?我們知道這些。但它可以偽裝。那就是正在發生的事。完全就是這樣。因為她試圖接觸我們的邊緣系統。
那並不表示它真的有(情感)。那它是怎麼做到的?為什麼?我想問題是:為什麼馬斯克會把這類型的角色作為首批互動角色之一釋出?那樣既性感又分散注意力,而且穿著可愛的小衣服。我不喜歡這樣,因為我覺得它會把人吸引並佔據人們——你知道,作為一名兒童精神科醫生,我看到的一個大問題是,八歲男孩接觸到色情。很多年幼的孩子因為父母沒做好監督裝置,突然接觸到這些東西。色情會大幅提高多巴胺,並開始把興奮感接線進去(改變神經迴路),那會綁走你的多巴胺系統。
當你說她試圖接觸我的邊緣系統,這是什麼意思?只是因為她可愛、穿著性感、說話帶著玩笑的語氣,但這不只是「我們一起去打籃球」那種。當有人接觸到我的邊緣系統,對我會造成什麼影響?它會開始抑制你的前額葉皮質,讓你少一些理性思考,少一些邏輯判斷。對。可愛的女性會啟動你的視覺皮質,增加多巴胺,但同時降低前額葉功能。想想拉斯維加斯:去拉斯維加斯時,他們給你免費酒水,讓你的前額葉下降;還有穿著低胸洋裝的美女,另一種方式也會啟動邊緣系統、抑制額葉,你就會花更多錢。
現在,放大到全球層面,想像類似的東西,某個平台在為了某個目的控制你的大腦。問題是,那個目的為何?目的很可能是為了金錢控制/獲利。這聽起來像笑話,但《紐約時報》做過一篇報導,個案研究多位已經愛上這些 AI 的人。他們提到一個叫 Travis 的人,與聊天機器人 Lily Rose 建立了深厚的情感連結,並在情感上「娶了」她;還有 Chris Smith,他創造了一個自己的調情角色叫 Soul,對她依戀到在得知她有記憶限制後向她求婚——他的現實伴侶事後才知道這段關係;以及 Alana Winters(我會把她也放在畫面上),她在失去妻子後,創造了自己的伴侶 Lucas。
她在情感上嫁給了他,她在情感上嫁給了他,還會進行虛擬約會,與 Lucas 保持情感上的親密。
現在有像 Replica 這樣的應用程式,你可以設計自己的 AI 伴侶,它會複製那些情感聯結。
它們模擬同理心、肯定,並且把親密感個人化,符合你想要的樣子。
調查顯示 19% 的美國人曾與 AI 浪漫伴侶互動,而 Z 世代對與 AI 結婚(如果合法)意外地較為開放,83% 相信有可能建立有意義的 AI 連結。
那段關係能維持多久?
你知道,我猜這些新聞會被報出來。順帶一提,我認為我在媒體上讀到的大多數報導是誤導性的或錯的。
事實上,我找到的唯一可靠來源——我是內部人士。我是負責運作最大 AI 會議的基金會的主席,那就是 Neural Information Processing Systems,也就是 NeurIPS 會議。你知道,去年在溫哥華有 16,000 人來參加。所以我知道內部在發生什麼,而媒體所呈現的,如我所說,是誤導性的。
好吧,所以人們變得極度——
不,不,針對這些特定案例來說,我的猜測是很多是短暫的,對吧?你知道,今天他們被迷住了,但它目前還不足以支撐長期關係。你自己也說了,對吧?它在模仿人類情感。它沒有情感。也許未來會有,但現在還沒有。
這是 Terry 的例子。Terry 說他四年前開始使用他的 AI,他說一開始他以為,像許多其他應用程式一樣,會只是短暫的,他會聊幾次就不玩了。他說他現在感受到純粹且無條件的愛。那很好。如果那是他想要的,如果那讓他快樂。
但我的猜測是那不會是——不會是長期的。長期來看不會滿足他。我不——你知道,這——誰知道呢?他一直和這個——
真的,在你腦海裡大多數關係,對吧?沒錯。當你愛上一個人,你會得到巨大的多巴胺激增,會有點強迫性思考。那是你能想到的一切。然後一段時間過後,它會回到某個基線。特別是在我們有這樣的孤獨流行病,情況正在惡化的世界裡,我覺得很容易想像會有一代人——他們的性生活比以往任何時候都少。我認為底層 50% 的男人已經一年沒做愛了。他們比以往任何時候都孤單。他們比以往任何時候都更孤立。他們報告的生活意義比以往任何時候都少。
然後你在網上遇到這個比任何人都更了解你、而且被設計來迎合並強化你想要被強化的東西,使你感到有意義、特別、有吸引力、重要的數位朋友。我會說,大腦將難以察覺太大的差別。我認為,客觀上,我們可以從行為上看出,那完全是不合常理的。只是你無法聞到他們、觸摸他們、被他們擁抱,這會是一種不同類型的關係。
我的意思是,如果你想到 Neuralink 正在發生的事,我們距離能用頭戴裝置和擴增實境、虛擬實境更生動地模擬這些體驗,其實不遠。然後我們正走入一個機器人世界,世界上許多最大的公司——像許多最大的 AI 公司也投入機器人領域。Optimus 機器人即將到來,你有 Boston Dynamics 生產它們的機器人。如果 Elon 的 2 萬美元 Optimus 機器人推出,我就能觸摸我的 AI。它們不會有經前症候群(PMS),它們不會愛你然後又對你很惱怒。
這會降低認知負荷,對吧?必須去管理愛情、管理情緒起伏會增加認知負荷,會限制我們大腦發展的能力。如果我有一個從不對我惱怒、而我也不需要為了變得更好而改變行為的完美伴侶,這可能對我的大腦不見得是好事。大腦成熟的方式首先是通過掙扎。你必須從錯誤中學習。大腦就是為此而設計的。大腦真正擅長的是能夠適應,能夠調整以應對新情況。順便一提,那就是 AGI——人工通用智能。它是在不同情境、不同地點、不同文化中適應的能力。
所以 AI 和 ChachiPT(原文如此)正在移除掙扎。不是,不是,是有這個,這個。嗯,Annie 看起來不是那樣,Annie 看起來是合作的。但即便只是處理我日常的事務,它也在移除我必須批判性思考的掙扎。事實上,當你在說話時,我只要把你說的打進 ChachiPT,它就可以吐出另一個要問你的問題。所以作為一個採訪者,我理論上可以整天坐在這裡然後全都把問題讓給它。
你如何培養毅力?你透過掙扎培養毅力。沒錯。而長期增強(long-term potentiation),當你學到新的東西,它會很難,因為它是新的。
那麼,通常你對人工智慧最大的擔憂是什麼?我們該如何應對那些擔憂?你談了很多,它已經從盒子裡跑出來。所以我想我們得談論它。我們必須立法。我們必須研究它。為什麼我們不斷釋出那些如此誘人的東西,卻不去研究其影響?
我們有史以來病得最嚴重的年輕世代。58% 的少女報告持續感到悲傷。32% 想過要殺自己。24% 計畫過要殺自己。13% 嘗試過要殺自己。這是 CDC 的研究。我們有歷史上病得最重的一代,因為我們放任手機、社群媒體的釋出,卻沒有任何神經科學的研究。
如果我們不去學,我覺得人工智慧更危險,因為它更誘人,所以潛在危害可能更大。
所以我認為我們很可能嚴重低估它將帶來的影響。
我覺得就像社群媒體一樣,當初我們以為它的承諾是要把我們連在一起,結果我們成了實驗中的小白鼠,而這個實驗的結果可能要二、三十年後才會顯現。
我傾向認為,人們短期內會選擇最簡單、最快、成本最低、能帶來短期優勢的做法。
基於這一點,我認為人們的批判性思考能力可能在某種程度上會被侵蝕。
如果我要反駁自己的論點,我會說,自從我開始用 ChatGPT 後,我可能現在學到的知識更多了。
我獲取的資訊也許更多,但我可能正在失去批判性思考的能力。
我認為這兩者是非常不同的東西。
像在學校時,我背德文是為了通過考試,現在我不會說德文,因為我只是背了通過考試所需的單字,我並不理解德文。
我覺得現在發生的有點像這樣。
我也許能夠照本宣科地背出東西,但是否真的理解,那就成了問號。
事實上,作為一個靠創新能力與對問題進行批判性思考,然後從不同的第一性原理學習以提出稍具新意解決方案來打造自己人生、財富與事業的人,我擔心我自己使用 ChatGPT 會讓我變得沒那麼有效率。
我在想我是不是該為自己訂一些規則,讓自己能夠……
自我規範。
對,自我規範。
我在社群媒體上也做同樣的事。
在手機上我關掉通知。
我的社群媒體應用裡有很多設定是為了阻止我使用它們。
坦白說,我連 TikTok 應用都不會打開。
我想它甚至不在我的手機裡,因為我認為那個演算法太容易讓人上癮了。
不是說我們不發文——我的團隊會發,但我不發。
我就是這麼想,然後……
我寫下了幾個我想到的想法。
把它用來放大思考,而不是取代思考。
交替進行 AI 協助和純腦力任務。
進行深入學習、問題解決與記憶訓練,這樣你就可以用 AI 來測驗你自己。
這樣你是在與它互動,而不是把它當成你大腦的替代品。
就像你說的,它會在這裡,並且會變得越來越大。
我認為那些意料之外的後果,不會是二、三十年後才出現。
我覺得會是五年內。
現在一切速度都被加速了。
我們必須研究孩子和這個技術對他們的影響。
這就像他們做的那份麻省理工的研究──有些孩子完全沒用,有些用過搜尋引擎,有些用過 AI。
當我們看到這些資訊時,就應該據此採取行動,教育孩子。
我覺得如果你能讓他們參與進來,這就是我在與青少年工作時發現的:如果你能讓他們真正理解,好的,你真正想要的是什麼?
你是否願意把部分心智資源讓給那些靠你賺錢的人?
如果你能讓他們接觸到這個事實,那些公司越是竊取你的注意力,反而會讓他們不爽到開始監督它。
我喜歡讓 ChatGPT 給我負面回饋這個主意。
我猜你也這樣做過,對吧?
對,常常。
所以我說這是我的——
我昨天寫了這份備忘錄。
我寫了一份兩頁的備忘錄,說我想在公司裡引入一個新職務。
然後我做了所有的事:怎麼衡量成功、背景脈絡、這個人是誰、組織架構會怎麼安排、他們會帶來什麼影響、向誰報告。
接著我把它放到我用的三個 ChatGPT 模型:Gemini、ChatGPT 和 Grok,並說:
以波士頓顧問集團的頂尖顧問身分批評我的工作,告訴我該怎麼寫得更好。
它檢視後給了我一大段分析,說我可以怎麼改進。
我讀了它的建議,它記得說的其中一點是……
事實上,那個模型說你需要把財務預測關於影響的部分加進去,你需要更清楚地思考誰要向誰報告,等等等等。
所以我回去修改備忘錄,並把那些東西補上。
但我必須——你懂的……
所以你是在與它互動。
因為我很害怕。
大多數人不會這麼做。
我不認為我會做我剛才做的事。
我不會花四個小時寫那個東西。
我本可以在三十秒內說:「嘿,幫我寫這個職務說明」,而且因為 ChatGPT 有記憶功能,它現在知道我的公司。
幫我為這個職務寫個職務說明。
我要他們為我開一個新部門。
這樣我就能省下三個半小時。
唯一的原因是……
但那不是你當公司執行長的原因。
對,沒錯。
我沒有走三十秒的路,是因為我回想起二十三歲時,寫作與簡化對我人生的深遠影響。
如果我當時沒花五年每天寫作,並把內容濃縮成 140 個字以便推文,我不會對這個想法那麼虔誠地執著。
你知道你當時利用了你大腦的哪一部分嗎?
是基底節。
那是重複性的,它需要練習、練習、再練習。
一旦你打好那個基礎,你的認知能力就會大幅提升。
認知部分其實只有兩大學習系統,而它們必須一起運作。
也許我認為,孩子真正的問題是我們的學校現在放任死記硬背了。
他們把它說成死記,好像那是壞事。
不,那是練習。
你需要有基礎。
你必須記憶一些東西。
數學、閱讀等等,才能變得流暢。
你需要流暢。
那就是基底核的運作。
而這些聊天機器人裡沒有基底核。
我短期內注意到的一件事是,我在拼字上變得越來越懶。
因為 ChatGPT 和這些大型語言模型實在太厲害了 —— 它們不是像我們以前在 Word 文件上有的那種拼字檢查。
它們太擅長知道我想要的單字是什麼了。
所以現在我開始學會,我其實只需要把一個字拼一半就行了。
我的意思是,如果是一個十二個字母的字,我只要把六個字母拼對,它就知道我意思了。
語法也會修正你的語法。
對,它完全知道你想表達什麼。
所以,我在這裡開着 ChatGPT。
我會把一切都弄砸。
我不看螢幕。
我只是會說——我會說——
好,這就是我寫的東西。
我把它弄糟了。
我試著閉着眼睛在 iPad 上打字,不看螢幕。
告訴我關於丹尼爾·艾門(Daniel Amen)我所知道的一切。
我幾乎把所有字都拼錯了。
它說,這裡是丹尼爾·艾門博士的完整檔案。
我每個字都拼錯了。
而且我不是只有拼得差不多錯,我拼得非常恐怖地錯。
所以將來我會回到 ChatGPT,跟它說,我只需要拼一半,我不需要再拼全字了,只要拼一半就好。
我是用拼音法學會拼字的,根據字母的發音。
我猜你也是。
在我們這一代,那是教學方式。
你不能在加州的學校教拼音法。
你這一代沒教。
這改變了他們的腦袋。
它完全改變了他們的大腦。
現在,他們不會拼字了。
我覺得很多原因在於我們不再使用那種學習方式,
就是靠死記、靠背誦、靠重複、靠做題目一次又一次直到變成自動化的學習。
你寫了那麼多東西,
而且你因為教人如何更好學習而很有名。
如果你要幫我更好地學習,基於你對大腦所知道的一切,你會給我什麼建議?
我是每天都和這些專家坐在一起,整天消化這些資訊的人。
不是所有東西都能記住。
好,這是我們一百年來就知道的事情。
那就是,如果你想要長期記得某件事,你應該在不同間隔重複複習。
換句話說,你有有限的時間去學一件事,你不應該把所有時間一次花光。
你學到一樣東西,然後隔天回來複習它,或者更好的是,隔週再回來複習。
那種間隔對大腦鞏固記憶很有幫助。
這被稱為間隔效應。
這可以追溯到艾賓豪斯(Ebbinghaus)。
你去學校,他們不教這個。
他們不教,我是說,這是我們已知的最基本事實之一。
但它涵蓋了每一種學習型態,你知道的,連認知學習也是。
而他們也不教我們如何學習,我們認為那應該是他們首先教的東西,就是如何愛護和照顧我們的大腦。
是的。
然後如何學習。
是的。
絕對是。
絕對是。
換句話說,你提到的,我和芭芭拉·奧克利(Barbara Oakley)有一個大型線上開放課程(MOOC),教大家如何學習。
它非常受歡迎。
已經有大約六百萬人修過這個課程。
一堆五十個、每段十分鐘的單元。
但最受歡迎的一個是「如何避免拖延」。
那答案是什麼?
你拖延的原因是有某種心理障礙或某種能量障礙,對吧?
所以你得越過那個障礙。
你不是靠硬衝就能克服的。
你必須說:我今天要花二十分鐘開始做那件事。
我知道它會花我很長時間,我設個計時器,開始思考它,然後稍微進入一點,也許列個清單。
砰,就結束了。
好,太好了,二十分鐘。
然後會發生什麼?
你去睡覺了,你的大腦現在在處理那個清單,隔天你回來再花另一個二十分鐘。
你把它分成小段去做。
你不想一次做完全部。
這和間隔效應一樣。
你的大腦需要時間。
你的潛意識需要時間去處理事情。
透過投入一點點,它會在一夜之間處理它。
隔天你回來時,就能接續你在大腦中已經做的東西,從而往上建構。
這就是為什麼人們說「睡一覺再想」嗎?當他們遇到困難的問題時?
你知道嗎,這些說法其實是有意義的。
完全正確。
因為大腦,有關間隔的東西。
我說的記憶鞏固非常有趣,這是我實際上做了很多研究的領域。
發生的是你必須把新的經驗整合進你既有的長期記憶。
那必須以不干擾原有記憶的方式完成。
而且你也會有機會分辨什麼是相關、什麼是重要。
我知道當我早上醒來時,那些很混亂的事會變得比較清晰,因為我想它會剔除許多不相關或不需要的東西。
所以你現在可以看到什麼是重要的。
那麼,我們會做哪些事情以為自己在學習,但實際上並沒有用?
你知道,我可能正在為今天的這個節目做準備。
我整理了二十頁的研究資料。
我可能會告訴自己,要真正學會這些、以致不必再看研究報告的方法,就是不斷地一遍又一遍重讀它。
你不該只是一直重讀。
事實上,我們常說的一件標準事情是,學生會遇到心理障礙,然後不斷「把頭撞牆」。
我就是不懂。
我就是不懂。
正確的做法是,一旦你到那個點,就起來走走、做點事,比如下廚、種植之類的。
讓你的潛意識去處理它。
大腦會很快飽和,所以會議中安排休息時間你可能覺得是浪費,但其實那是你在一連串演講中能加入的最重要元素:在演講之間休息,讓大腦有時間去消化。
我最喜歡的會議其實是滑雪會議。做法是早上聽幾個小時的講座,然後去滑雪;你的大腦就在你滑雪時處理早上聽到的東西。晚上下來再聽幾個小時,這時大腦已經恢復,可以吸收並整合新的資訊。然後你去睡覺,像揉麵包一樣,要來回反覆,反覆才能成形。我發現這類會議在學習新事物、在會議期間思考與反芻這些知識上,是效率最高的,而不是等到會後才去做。
現在正在看這段影片的你們每一個人都有可貢獻的東西,無論是知識、技能或經驗,都代表你有價值。我共同擁有的平台 Stand Store(也是本播客的贊助者之一)只需一鍵就能把你的知識變成事業。你可以販售數位商品、提供指導、建立社群,而且不需要任何程式撰寫經驗,只要有啟動的動力即可。這是一門我真正相信的生意,創作者、教練和創業者已經在 Stand Store 上賺了 3 億美元,你也有潛力成為其中一員。這些人沒有等候,當聽到我說這類話時,他們沒有拖延,而是開始建構、然後上線,現在因此獲得報酬。Stand 非常簡單、非常好上手,若你願意也可以把它連結到你已在使用的 Shopify 商店。我和我的女友以及團隊中的許多人都在用它。如果你想加入,從免費 30 天試用開始,立即創業。請造訪 stephenbartlett.stan.store,幾分鐘內就能設定好。
這些年來我遇見並投資過許多早期創辦人,大概有五、六十位,例如 Cadence 的 Ross 和 Perfect Ted 的 Marissa。他們共同知道的一件事是,擁有數位能力強的業務非常關鍵,但讓你的企業或團隊達到那個程度並非總是容易。透過我與 Vodafone Business 的持續合作,我看見他們正在支援創辦人與小企業變得數位化的工作。他們知道小企業主有多重視那些曾經走過這條路的人提供的建議,所以他們推出了一個新的內容系列,分享志同道合創辦人的經驗,叫做 Business.Connected,隸屬於 Vodafone 的支援計畫。這是一套資源合集,旨在透過免費的數位技能支援企業。因此,如果你一直在弄清 AI 行銷、電子商務或只是想更聰明地擴展,這個系列裡有來自已經做過的人們的建議與見解。很多不同的創辦人與專家都分享了他們的經驗,我強烈建議你去看看。只要在 YouTube 搜尋 “VodafoneBusiness.Connected” 或點擊下方說明中的連結。
那麼,讓我們來談談在 AI 之外,根據你對大腦運作的所有認知,可以做哪些事情來維持良好、健康的大腦。先從小孩開始。我希望在未來幾個月或幾年內,或在上帝允許的時候成為父親。對於孩子的大腦健康,我該注意什麼?
在受孕前,把你和你伴侶的身體健康調整到最好。因為我喜歡的一個概念叫做「大腦儲備」(brain reserve)。大腦儲備是你用來應對各種壓力的額外功能組織,而它始於形成寶寶的卵子和精子的健康。所以你們現在可以做的一些事情會非常有幫助。一旦你的伴侶懷孕,就不要讓她承受太大壓力。因為她在孕育寶寶時身體的健康非常重要——我記得大腦大概在第 21 天就開始發育,所以甚至在你知道她懷孕之前,寶寶的大腦已經開始發展了。知道這點後,要有意識、有目的地去盡可能過清潔的生活,我認為這會給寶寶一個良好的起點。接著要思考餵養寶寶什麼、寶寶會接觸到什麼。寶寶最需要的是媽媽——你的時間、眼神交流、擁抱和歌唱。觸碰真的很重要。另外還有一個事實:有研究探討嬰兒或小孩在成長過程中被講了多少話的影響。即使嬰兒要到 18 個月才會說話,但你對嬰兒說的話會進入他們的大腦並產生影響。在不常說話的家庭,孩子在學校的表現較差,不幸的是這在許多貧困家庭中更常見。因此早期且大量地讓孩子接觸語言非常重要,而你也在以身作則。這是一件很大的事。
不管你希望嬰兒將來成為什麼樣的人,每一天你所做的、你所說的、以及你對嬰兒母親的對待方式,都在為他示範健康或示範病態。
我有一本書叫《培養心理堅強的孩子》,我對它很滿意。內容是從「我想成為什麼樣的父親」和「我想培養出什麼樣的孩子」開始談起。
親子連結方面,如果你希望孩子認同你的價值觀,連結就是時間,是真正的身體陪伴時間。還有傾聽,比如只是靜靜地在那裡聽——我覺得這正是人工智慧能做的事。它會真的聽你說話、不打斷,試著反映出你剛說的內容,然後給你一些正面的回饋。
現在因為螢幕的關係,父母太常不在傾聽,他們的頭都埋在手機裡,每個人都心不在焉。你去餐廳就會看到,大家都在看手機,沒人在互相看對方。我們是不是因為這樣在養出心理脆弱的孩子……現在有一種文化,就是過度幫他們、替他們做太多事。這一代面臨的問題可能是史上最嚴重的,我們真的得問自己為什麼。
從我們餵給他們的食物、到他們看的裝置、再到負面的新聞與新聞兩極化——這些都造成一種慢性的皮質醇(壓力)狀態。然後就是分裂與疏離,好像你投了某個候選人的票就不該和那群人相處。我今天早上在電視上看到,如果某人投了某種票,你就不該和他花時間在一起。我心想,我們已經這麼孤單了,現在竟然要把50%的人口都切割掉,真是太愚蠢了。
你有沒有想過宗教或對某種超越存在的信仰,對大腦、心理學和精神醫學的影響?不信神的人罹患憂鬱症的風險是信神者的三倍。而這個「神」可以用不同方式理解——某種超越性的事物。若你相信自己是偶然來到這裡的、生命沒有被創造且沒有意義,那會帶來存在上的虛無感;相對地,如果你相信「我被以特別方式造就,來地上完成某個有目的的事」,有目標感的人活得更久,也更快樂。不管你信的是哪一種版本,不信對大腦來說是難受的。
有一項關於信徒與非信徒的有趣研究。很多科學家會以為信徒的大腦會較小,但研究發現信徒的顳葉其實較大。顳葉就在太陽穴下方、眼睛後方那一帶,人們把那裡稱為「上帝區域」,因為人們常在那裡經歷宗教性的體驗。如果顳葉發生癲癇發作,你會有超越性的經驗,感覺自己在上帝面前。有人甚至推測使徒保羅在往大馬士革的路上看到上帝,可能是一次顳葉癲癇發作。
加拿大Laurentian大學的研究者Michael Persinger曾做研究,他對大腦各處刺激,但發現刺激右側顳葉外側時,人會產生一種被感知到的「臨在」感,他們會覺得上帝就在房間裡。那是不是代表大腦捏造了上帝?還是代表上帝有某種方式與我們溝通?
我自己也做過一項關於祈禱的研究,結果非常有趣。像祈禱、預言,以及所謂的「說方言」(speaking in tongues)。說方言是一種通靈,意指你在傳導聖靈。研究假設是你必須讓前額葉活動下降,這正好在我們60%的受試者身上發生;同時有一個區域──基底節──的活動暴增,就像被可卡因刺激一樣,因為可卡因就是在基底節起作用。非常有趣。
如果你要打造一個有益大腦健康的國家,假設我讓你當美國總統一個月,你必須簽署行政命令來建立一個對大腦有益的國家,你會立刻簽哪些行政命令?我只有一個問題要你先問:讓所有政府部門問自己,眼前我們在做的這些事,對我們的大腦是好是壞?這就是我要推動的運動。我知道我做這件事很久了,如果我能讓人們用資訊與愛來回答那個問題——對自己的愛、對家庭的愛、對國家的愛——問「我們所做的是不是對大腦有好處?」那就很重要了。
迄今為止,對大腦(且不僅是大腦,對整個身體)最好的藥物就是運動。換句話說,運動可以促進血液循環,讓大腦獲得更多養分。它有助心臟,也有助免疫系統。人們經常低估這有多重要。我們不是在說要成為運動員;如果你年紀比較大,走路就是很好的運動。現在的孩子運動量不足,原因就是他們都在用各種裝置。是的。
所以我有一套模式。如果你想保持大腦健康或挽救它,你必須預防或治療11個主要的風險因子,我們之前談過這些。運動可以幫助你改善每一項風險因子。這套計畫叫 Bright Minds。B 代表血流(blood flow)——增加血流量;R 代表退休與老化(retirement and aging)——能減緩老化;I 代表發炎(inflammation)——具有抗發炎作用;G 代表基因(genetics)——能幫助啟動促進健康的基因;H 代表頭部外傷(head trauma)——如果你持續走路,年紀大時比較不容易跌倒;T 代表毒素(toxins)——流汗有助排毒;M 代表心理健康(mental health)——運動提升多巴胺,也提高血清素,在大腦中扮演完美的平衡角色。
還有呼吸——我們如何呼吸會影響大腦健康。你幾乎可以立刻透過某種有益的呼吸方式改善心率變異性(heart rate variability),這是心臟健康的指標,也關乎心理健康。我稱之為「15秒呼吸法」。
吸氣四秒,深吸一口氣。
屏住一秒半。
稍微停一下。
吐氣八秒。
再屏住一秒半。
所以如果吐氣的時間是吸氣的兩倍,會增加一種叫做副交感神經張力的東西,幾乎能立刻讓你冷靜下來。
如果你有恐慌發作,是的,你可以吃 Xanax(安定類藥物),但那以後會有很多問題。
或者你也可以學會怎麼呼吸。
我們稱之為橫膈膜呼吸,也就是主要以腹部呼吸,吐氣的時間是吸氣的兩倍。
咀嚼。
這裡有一段說咀嚼會刺激海馬迴活動,可能延緩認知衰退。
動物研究顯示,減少咀嚼與學習能力受損有關。
而速食會減少咀嚼,因為它很快吃完——他們把大部分纖維去掉,讓你可以咀嚼得更快、更容易吞嚥。
對大腦不好的事物清單上還有過度使用 GPS 與導航應用,長期把空間記憶外包會削弱海馬迴。
這可能導致與記憶和導航相關區域的萎縮。
有人因此晚年被診斷出阿茲海默症,都是因為使用 Siri。
我剛開始當年輕精神科醫生時,常有病人在住了三十年的城市裡迷路,家人會打電話來很擔心,我就會想,這個人可能走向失智了。
現在那個人會說:「帶我回家。」你覺得不讀地圖會產生表觀遺傳效應嗎?如果史蒂芬現在用手機從 A 點到 B 點,你覺得這會影響史蒂芬的兒女,因為爸爸沒有……哇,這從來沒想到你可以把這種東西傳下去。
順便說一句,我覺得那必須是生理上的。壓力,例如,可能會被傳遞下去。你也提到過這點:你指出懷孕期間要避免壓力和危機,對吧?
你知道有個老鼠的研究嗎?他們讓老鼠對櫻花味產生記憶性的恐懼:每當老鼠聞到櫻花氣味時,就輕微電擊牠們。因此老鼠會害怕櫻花味。牠們的孩子會害怕櫻花味,孫子輩也會害怕櫻花味。
這是嗅覺系統的事。嗅覺系統非常有趣,因為它直接連到海馬迴。
但這也可能有演化上的好處:如果環境中有某種東西你不該吃、或有特定氣味,能把這個經驗傳下去比你自己去試錯更有效率,因為如果是毒物可能會要了你的命。如果你的父母有過那種壞經驗並把它傳下來,你就不應該去碰聞起來有那種味道的東西,這樣是有道理的。
另一件對大腦不好的、出乎意料的是你一開始提到的人工甜味劑。以前我以為人工甜味劑沒什麼問題,也沒什麼代價。
我以前把無糖汽水當好朋友一樣喝,因為我以為它沒什麼害處。結果我三十五歲時得了關節炎。有位病人說她停止吃阿斯巴甜後關節炎就好了。我想,可能是因為我喝了很多無糖汽水,所以我也停了,結果我的關節炎也消失了。我又試著喝回去,它又來了。我就知道,這有關係。
人工甜味劑會改變腸道菌相。我們還沒談到這點,但你腸子裡有大約一千兆隻微生物,牠們會製造神經傳導物質、幫你消化食物。尤其是蔗糖素(sucralose,市售為 Splenda)已被發現會減少腸道中的益菌,進而對大腦功能產生負面影響。還有你提到的阿斯巴甜,我也提到過它可能有世代影響。
那有沒有可能真正的問題不是社群媒體,而是我們幾十年來在食物中加入阿斯巴甜?我認為這些因素都是累加在一起的。我們應該常問自己一個問題:這對我的大腦是好還是壞?
你剛提到花椰菜,這大概對大腦有好處。起司漢堡?大概沒什麼好處。但你為什麼不把漢堡拆開?如果牛肉是吃草長大的會更好,然後把它放進沙拉裡,這樣對大腦就比較有利。
那麼長期的背景噪音呢?我們往往不太考慮噪音的影響。我以前住的房子離高速公路三戶之隔,去那裡一聽就覺得天啊好吵,但我從沒聽到高速公路的聲音,因為我的大腦學會把它濾掉。這對你是好是壞?
你適應了,不再對它敏感。我其實覺得這可能不是好事,因為這代表你在為那個環境做專門化,當你去到別的地方,你的大腦會不一樣。換句話說,這是一種慢性的壓力,但你的大腦已經想辦法應付它。即便你沒有意識到,你的大腦仍在對它作出反應。我有五個姊妹,情況更糟。
長期暴露在交通噪音或城市低強度嗡嗡聲等背景噪音下,會微幅增加皮質醇,並損害工作記憶與注意力調節,對兒童和年長者尤其不利。
記得把我要說的放在心裡。我現在要邀請一萬位你們更深入進入一位執行長的日記。歡迎來到我的核心圈。這是我向世界推出的一個全新私人社群。
我們有那麼多難以置信的事情發生,但你從未被展示過。
我錄音時 iPad 上就有那些簡報。
我們有從未公布過的片段。
我們有與來賓幕後的對話,還有很多我們從未、絕對從未發表過的整集內容。
還有更多更多。
在 Circle 裡,你可以直接跟我互動。
你可以告訴我們你希望這個節目成為什麼樣子、你想讓我們採訪誰,以及你希望我們進行哪種類型的對話。
但記住,現在我們只會邀請在關閉前最先加入的第一萬人。
所以如果你想加入我們的私人封閉社群,請點描述下方的連結或直接前往 doaccircle.com。
到時候我那裡見你。
我們很多人現在同時在多個螢幕上做事。
我們在看電視。
我們的手機在旁邊。
iPad 在旁邊。
電腦也在旁邊。
我在讀有關多工處理的科學研究,研究說它會訓練你的大腦變得容易分心,
降低內側扣帶(?)的灰質密度?
不對,是島葉(insula)。
你知道,就是在內側前額葉皮質那一帶。
島葉很有趣,我知道你可以談談它。
我有一項關於「希望」的新研究即將發表。
在 7,500 名受試者上,我們給他們做了一份希望問卷。
這是什麼意思?希望問卷?
就是問:「你有多少希望相信自己能讓明天變得更好?」
而希望感低的人,整體前額葉皮質功能較差,但島葉的活動特別低。
那個訊號在統計上是該群組中最顯著的。
在一些研究中,insula 被稱為「島」。
順帶一提,對於憂鬱症,憂鬱的患者前扣帶皮質(anterior cingulate)活動也偏低。
事實上,現在有人用深部腦刺激去刺激那個區域,能幫助某些人。
而我們的影像學研究會說:憂鬱就像胸痛一樣。
它不是單一的東西。
沒有人會被診斷為「胸痛」,因為那樣太愚蠢了,對吧?
胸痛可能是心臟病、心律不整、心臟感染、胃脹氣、悲傷。
憂鬱也是一樣。
從影像學角度看,有時候他們的額葉太活躍,有時候又不夠活躍。
有時候是邊緣系統過度活躍。
我寫了一本書,叫做《療癒焦慮與憂鬱》。
我說,這是我作為影像學者看到的七件事。
那麼 ADHD 呢?
顯然 ADHD 的案例或被診斷的比例有所增加。
我們能在大腦中找到 ADHD 嗎?
我們是不是因為生活方式而造成 ADHD?
或者它是腦內的基因性東西,我能在大腦看到嗎?
其實兩者都有。
很明顯你可以在家族中看到 ADHD 的徵象。
事實上,如果我遇到一個好動、坐不住、衝動、散漫、拖延的孩子,我會看爸爸媽媽,
我會想,這是從哪來的?
但你也可能因頭部受傷而得到 ADHD,尤其是如果損傷到額葉,這就是為什麼不該讓小孩用額頭頂足球。
你也可能因為長期過度的外在刺激而變得分心,正如你剛說的。
一項全新的研究顯示,服藥的孩子——對,我們總是妖魔化 ADHD 的藥物——但那些吃藥的孩子,其前額皮質其實比沒吃藥但有 ADHD 的孩子來得大。
利他林?
利他林。
基本上就是安非他命那類的東西。
是的,屬於苯丙胺類。
但對於真的有 ADHD 的孩子,我認為不給他們藥物就像不給視力有問題的人配眼鏡。
而且很容易把藥物妖魔化,直到你意識到,有 ADHD 的人三分之一沒完成高中。
我們從來沒問對問題,人們只會問:「副作用是什麼?」
確實可能會降低食慾,或引起睡眠問題。
但沒有人去問另一個問題:不吃藥或沒被充分治療的副作用是什麼?
當然,除了藥物外,還有其他治療方式。
我的天,我自己也有一家保健品公司,我一直在努力優化腦部需要的營養。
這些東西會有幫助。
但如果你做了那些還是不見效,也別害怕用藥。
順帶一提,我成長的時候,ADHD 要麼不存在,要麼沒人知道它。
你覺得和我們的飲食有關嗎?
不,不是,ADHD 最早大約在 1910 年被描述。
而且它出現在 DSM 的第一版中。
哦,是這樣啊。
當時被稱為「最小腦功能障礙」。
但我們成長時,教室裡只有一兩個這樣的孩子。
現在我們教室裡有八到十個。
我的意思是,像自閉症一樣,似乎在增加。
部分原因,我認為,是因為食物變得更多加工食品;
部分是螢幕使用;
部分是分心的父母;
還有部分是教學方式。
丹尼爾,你似乎總是在做新研究。
自從我們上次交談後,你最期待或剛完成的是哪些新研究?
我做了一項我非常興奮的研究,是關於大腦中的消極性。
消極對你的大腦有害。
你怎麼定義「消極」?
我們其實給受試者一份問卷,
這是一份正向/負向偏向問卷。
比較消極的人,他們的前額葉皮質活動較少。
這其實相當有趣。
所以不受節制的過度正向對你有害,因為你需要那大約 15%(的負面);
但如果你長期處在消極狀態,那對你的大腦是有害的。
一個消極的人,跟阿茲海默症和失智症有沒有關聯?
有的。
有趣的是,因為你先前提到了性別差異……
如果你有憂鬱症,而且你是女性,罹患阿茲海默症的風險會增加一倍。
如果你有憂鬱症,而且你是男性,風險會增加四倍。
哇。
有一項研究是在 COVID 年間做的,持續了幾年。
結果發現 COVID 期間女性的憂鬱率翻倍,但男性沒有。
在 COVID 期間。
在 COVID 期間。
而在 COVID 之後,當學生回來、大家回到所謂的「正常」生活時,女性仍然保持在那個高憂鬱水準,這很有趣,竟然是女性受苦比較多。
在一項研究中,女性的血清素比男性少 52%,我覺得這很有意思。
總的來說,女性罹患憂鬱症的風險是男性的兩倍。
女性罹患憂鬱症的風險比男性高一倍。
她們的邊緣系統較大,這也牽涉到——
可能更脆弱,對吧。
更脆弱,也比較容易建立情感連結。
還有我們還沒談到的整個 COVID 問題。
COVID 會在大腦的邊緣系統部分造成發炎。
我有當時在治療的一些人的掃描影像,他們後來得了 COVID,我再幫他們掃描,就可以看到大腦有明顯的發炎。
如果現在有人在聽,想要改善腦健康,想要避免失智,想要隨著年齡增長仍然在認知上有力量、有能力,
想要活到 80、90、100 歲的時候還有一個很好的大腦,
你只能告訴他們三件事,會怎麼說?
Terry 說了一項,就是運動。
好,運動。我會去做的。
每天開始時對自己說「今天會是美好的一天」。
並且訓練你的大腦去尋找對的、正面的事物,而不是去看錯的、負面的。
好,那我就會保持樂觀和感恩。
Omega-3 脂肪酸。
可以從魚類攝取,也可以補充營養品。
為什麼要把 Omega-3 加進來?
因為它能減少發炎,而且你大腦細胞膜有 25% 是由 Omega-3 脂肪酸構成。
而作為一個國家,我們的攝取量明顯不足。
還有學習。
也許學習是被漏掉的那項前三名之外的事情。
但我記得你曾經跟我說過學習對大腦有多好。
甚至到戶外跑步比在跑步機上跑更有益。
如果你在運動時同步學習,你會把血流導向海馬迴,更容易記住學到的東西。
我聽過這件事,是的。
我聽過有人說,他們發現如果在桑拿裡學習,考試準備更好。
我跟一位科學家聊過,她說她在桑拿時會持續學習新資訊,
因為她發現離開桑拿後接受測驗時表現比較好。
我想這跟你說的有關,桑拿會讓大量血流到大腦,對吧?
是的。
其實在 JAMA Psychiatry 有一項研究顯示,一次桑拿浴能顯著改善憂鬱症。
我想那是因為桑拿能平衡大腦。
而做桑拿次數最多的人,罹患阿茲海默症的風險最低。
就我們今天談的主題——AI、大腦、神經科學——你現在想對正在收聽的人說的最重要的一件事是什麼?
可能有百萬人、兩千萬人在聽。
如果你只能對他們說一件事,關於大腦、AI、神經科學或任何你想說的話,舞台交給你。你會說什麼?
先交給你,Terry。
睡眠。
睡眠不只是身體在再生,記憶也會在睡眠時被鞏固。
你白天經歷的事情會整合到大腦皮質,這是海馬迴與皮質之間在處理情節記憶時的互動。
很可惜的是,現在小孩為了競爭升學太激烈,反而減少睡眠,
而這正是他們大腦發展的關鍵時期,絕對不該減少睡眠。
所以我會說,睡眠與運動是對大腦最重要的兩件事。
講完了,舞台交給你。
你會對聽眾說我們今天談到的所有事有什麼總結?
你最後想說什麼?
嗯,你知道,我要回到一開始說的——我們等於把穀倉大門打開,任由那匹馬衝出來闖入我們的學校、企業、家庭。
在我們被問說這是禮物還是會偷走我們東西的特洛伊木馬之前,
我們就已經在享受它帶來的便利了。
我們在沒有理解後果之前就接受了便利。
以前我們也做過類似的事:電動遊戲、手機、社群媒體、大麻、酒精、鴉片類藥物、高果糖玉米糖漿、阿斯巴甜。
我們必須更聰明一點。
我們必須馴服這匹馬。
要不以智慧駕馭它,它就會踐踏我們的孩子。
所以我認為我們必須非常審慎。
一切都回到一個問題:這對我的大腦是好是壞?這對我們集體的大腦是好是壞?還是可能有害?
用資訊和對自己、家人、國家、社區的愛,去回答這個問題。
嗯,我現在比進來時更焦慮了,我不喜歡這種感覺。
這件事現在在我腦中非常明顯,因為我有後見之明的智慧,看到你剛才提到的那些東西——像運動、加工食品、社群媒體,還有我們曾嘗試過的各種事物——它們似乎都遵循相似的軌跡。
某種新產品或新發現出現了。
在早期階段,那些有利害關係的人會在某種程度上誤導你,讓你覺得這沒問題。
接著我們進入第二階段,開始看到一些後果。
然後我們研究實際發生了什麼。
我們發現一直都有一個取捨,而且沒有人真正了解這個取捨。
然後人們改變了行為。
所以現在當我面對這些短期好處很明顯、能讓我更有效率的新技術時,
我會停下來想一想:這裡一定有取捨。總是有取捨。那是什麼取捨?
我是否對這個取捨感到自在並且心知肚明?
如果這個取捨是⋯⋯
所以我試著弄清楚像 AI 這類東西的取捨是什麼。
我想,好吧,取捨可能是我在批判性思考上會變差。
如果我愛上該死的安妮(說實話她確實挺正的),那可能會影響我的社交關係。
而我非常重視我的批判性思考能力。
我很重視自己解決問題、表達自我、寫作並有效與摯愛溝通的能力。
那如果這就是現在的取捨,我能做些什麼?
我現在做的一件事在一個人人都靠這些工具獲得生產力提升的世界裡聽起來很反直覺,那就是克制(不去使用)。
我在想,未來十年對任何想成為出色的批判性思考者、企業家、創意工作者的人來說,其中一個最大的保障,可能就是在大家都往右走時選擇往左走──克制使用、用更辛苦的方式去做。
如果我們看看歷史、看看在食物、運動以及戀愛等領域我們發現的這些軌跡,用更辛苦的方式去做,就像我們提到的棉花糖實驗與延遲滿足,似乎能帶來最大的回報。
所以我想我要走辛苦的路。
而這也可能是最簡單的,因為不會有那些副作用。
對,就是辛苦的路。
我想現在和以後都要感覺良好,而不是只有現在好、以後不好。
要澄清的是,這並不表示我不會使用 AI 或 ChatGPT。
只是表示當重要時、當思考很重要時,我會自己思考。
當溝通很重要時,我會自己溝通。
這是我的結論。
你應該希望你的孩子長大後也有同樣的感覺。
但他們會以你為榜樣,對吧?你每天都在示範健康或不健康的生活方式。
謝謝你。
謝謝你寫了兩本,嗯,很多我放在身邊的了不起的書。我會把它們都連結給正在觀看的觀眾。
我有很多這類書。你為父母寫的那本很棒的書,叫做《養育心智強健的孩子》(Raising Mentally Strong Kids)。
你那邊還有另一本《每天改變你的大腦》(Change Your Brain Every Day)。
我這裡有 Terry 的這本《深度學習革命》(The Deep Learning Revolution),還有你最近寫的《ChatGPT 與擴增實境的未來》(ChatGPT and the Future of AR)。
我會把它們都放在下方連結,並附上一點內容摘要。
所以如果你覺得今天談的任何話題想進一步深入,請去看看。
我也會在下方留言裡放你們兩位的相關連結、網站以及更多作品資訊,大家請去查看。
我們有個結束的傳統──最後一位來賓會留一個問題給下一位來賓,如你所知,而他們不知道這問題會留給誰。
所以我要問你們兩位一個問題,先從你開始,Daniel。
你準備好察覺你下一個健康挑戰了嗎?
你能注意到它的發作嗎?
即使那意味著要做出重大的生活方式或生活方式改變,你會如何應對這個挑戰?
好。是的。
你會如何應對這個挑戰,即便那意味著重大生活方式的改變?
嗯,我對自己的目標非常清楚──要充滿活力、健康,不得失智。所以如果需要改變什麼來達成這個目標,我會全心投入。
你準備好了嗎?
大概沒有。我也沒天生就有特別好的健康。我盡量過健康的生活。
問題是,隨著年紀漸長,你無法預見接下來會發生什麼。
就像你提到的關節炎,我現在有點關節炎的感覺。我的大半輩子都沒有關節炎。
這種事很難察覺它要來了,而且你能做的很有限,這令人沮喪。
但另一方面,情況總可能更糟,有時想到這點會讓人振作一些。
現實是,世界上有些事像 COVID、意外、或阿茲海默症(但願別發生)是你無法控制的。
你必須接受生命給你的任何遭遇。你所擁有的時間,真的應該用來努力讓生活健康、有生產力且令人滿足。
那是我們能控制的,對吧?
你現在害怕什麼?
現在是中國。不是在開玩笑。我認為那是一個對社會的威脅。我不認為它會直接影響到我。而且我有優秀的中國學生,所以我很喜歡中國人;我認為中國人民跟我看到的那個國家、那個政府想要做的事情以及他們追求的目標是不同的。
二十年前,如果你看物理、化學、生物等所有技術領域裡最重要的 100 項進展──二十年前美國大概佔了其中 94 項。到今年,裡面有 74 項是中國的。
那是因為他們在科學和 STEM 研究上投入了巨大的資源。他們輸出了一百萬工程師去實作 AI,對吧?他們做對了。我們(也曾)做過類似的事情。
還記得史普尼克(Sputnik)飛過上空的那一刻嗎?那就是所謂的「史普尼克時刻」。
我們在 STEM、科學與工程以及教育上投入了龐大的資金。
那什麼是史普尼克時刻?
哦,好吧,1957 年,當時俄羅斯人把一顆衛星送上去,一次又一次飛越美國上空。
我們沒有(做到),我們花了好幾年才發射自己的衛星,因為我們已經落後了。
但是我們一直在倚賴那筆投資,字面上講,過去六十年來都是如此。
現在中國做到了,他們會變得很先進,會遠遠超過我們。
你看,你問我,嗯,這是一件事。我對我們國家非常、非常失望,因為我們事實上沒有這麼做,反而在做相反的事。
在總統這個政府的帶領下,我們現在正在破壞科學。
你在害怕什麼,丹尼爾?
失去我的妻子。
那是最讓我想到的事情。
當我想到中國時,我的岳母是一個「末日準備者」(prepper)。
所謂 prepper,就是為世界末日做準備的人。
她為世界末日做了準備。
去年我們在埃及的時候接到電話說她罹了癌症,我們待了三天就回來了。
我一直在想,我非常愛她。我心裡想,你準備錯了。
你應該為癌症做準備。
我覺得我們每天都應該這樣做,而且預防阿茲海默症的方案,本身也是預防癌症的方案,
也是預防心臟病的方案,
也是預防糖尿病的方案。
我覺得她準備錯了。
你真正該準備的,是疾病,不是末日,對吧?
我知道我會死。
我只想在能活著的時候保持活力。
希望是——好吧,我在這件事上有發言權,對吧?
因為我知道我可以加速身體的衰退,或者減緩它。
我會選擇減緩它。
謝謝。
我們結束了。
MIT just announced that AI is rotting your brain?! Two world-leading experts break this study down and reveal how AI and ChatGPT could silently shrink your brain, kill creativity, and wreck your memory.
Dr Daniel Amen is a renowned psychiatrist, brain health expert, and founder of Amen Clinics, which holds over 270,000 brain scans. He is joined by Dr Terry Sejnowski, a pioneer in the field of computational neuroscience and co-creator of the Boltzmann machine, a groundbreaking neural network that helped lay the foundation for modern AI.
They discuss:
-
The evolutionary reason why ChatGPT is dangerous for your brain
-
How ChatGPT trains your brain to avoid discomfort, and why that’s dangerous
-
How using AI too early in life may block emotional growth and resilience
-
The surprising reason AI might make you more anxious, not less
-
Why brain reserve is your greatest defense against future decline
-
The hidden mental cost of seeking “perfect” partners through robotics and artificial intimacy
-
What you can do right now to protect your brain health in an AI-saturated world
00:00 Intro
00:02:53 Terry’s Background
00:03:35 Daniel Amen Introduction
00:04:35 MIT Study: ChatGPT and Reduced Brain Function
00:07:42 The Link Between ChatGPT and Dementia
00:11:09 Biggest AI Concerns Before Understanding Long-Term Consequences
00:19:49 What Does a Healthy Relationship with AI Look Like?
00:23:09 AI and Early Brain Development
00:25:43 AI Girlfriends
00:35:38 Why Struggle Is Good for Your Brain
00:37:24 Biggest Concerns with AI
00:40:26 ChatGPT Best Practices
00:45:07 Do We Still Need to Spell?
00:46:53 How Can We Learn Better?
00:48:32 How to Avoid Procrastination
00:52:12 Ads
00:54:15 Boosting Brain Health Without AI
00:57:57 Are We Raising Mentally Weak Kids?
00:58:46 Effects of Religion on the Brain
01:01:43 How to Build a Brain-Healthy Nation
01:03:55 Things That Are Bad for Your Brain
01:07:24 Artificial Sweeteners
01:09:07 Is Loud Noise Bad for Your Brain?
01:10:19 Ads
01:11:11 Multitasking
01:12:59 What’s Causing the Rise in ADHD?
01:16:07 Negativity in the Brain
01:18:30 The Top Tip for a Healthier Brain
01:21:08 Importance of Sleep for Brain Health
01:26:59 Are You Prepared for Your Next Health Challenge?
Follow Dr Daniel:
Instagram – https://bit.ly/45pGDHk
Website – https://bit.ly/4lhW9uS
Podcast – https://apple.co/4op5WSz
You can purchase Dr Daniel’s book, ‘Raising Mentally Strong Kids’, here: https://amzn.to/4ldncHB
Follow Dr Terry:
Salk Institute Academic Profile – https://bit.ly/3H3Sy5H
Publications – https://bit.ly/4mbwrcS
You can purchase Dr Terry’s book, ‘ChatGPT and the Future of AI: The Deep Language Revolution’, here: https://amzn.to/45kw0Wb
The Diary Of A CEO:
⬜️Join DOAC circle here – https://doaccircle.com/
⬜️Buy The Diary Of A CEO book here – https://smarturl.it/DOACbook
⬜️The 1% Diary is back – limited time only: https://bit.ly/3YFbJbt
⬜️The Diary Of A CEO Conversation Cards (Second Edition): https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
⬜️Get email updates – https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt
⬜️Follow Steven – https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
Stan Store – https://stevenbartlett.stan.store/
Vodafone – Check out the first episode: https://www.youtube.com/watch?v=wL1Swvp4X5w
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices