AI transcript
0:00:06 and the reason for that is very straightforward.
0:00:11 And talking of things that risk harming relationships, the subject we’ve never spoke about before, is…
0:00:15 Oh yeah, and that’s a huge reason sex has disappeared. People need to stop doing that.
0:00:19 Jordan Peterson, psychology professor. People love or love to hate.
0:00:23 He’s undeniably one of the greatest intellectual phenomenons on the planet.
0:00:25 And many view him as the ultimate father figure.
0:00:26 Welcome back, Mr. Peterson.
0:00:31 We’re built for maximal challenge, and that isn’t the way we view ourselves in the modern world.
0:00:34 We view ourselves as built for consumption and pleasure.
0:00:35 For example, watching pornography.
0:00:37 But what are the downstream consequences of that?
0:00:39 Well, first of all, it’s easy to get what?
0:00:40 Sexual gratification.
0:00:41 But does it matter?
0:00:43 Oh, it’s a catastrophe. You’re not desperate anymore.
0:00:45 And if you’re going to have the true adventure of your life,
0:00:48 you’re going to need love, shame, guilt, desperation, and pain.
0:00:49 Like, it’s hard.
0:00:53 But now, people take the easy road, like avoiding conflict, for example.
0:00:58 And I spent a lot of time studying evil. It arises when good men hold their tongue.
0:01:00 Now, you may suffer some consequences of speaking,
0:01:05 but retreating one step at a time defensively, but it makes you sick of yourself.
0:01:07 There’s nothing worse that can happen to you.
0:01:09 You want your life to be unbearably entertaining.
0:01:13 And maybe all the sorrow and catastrophe has to be part of it because otherwise there’s…
0:01:17 There’s nothing about it that’s glorious.
0:01:21 Over the last two years, you’ve been through a particularly difficult time.
0:01:24 And because you’ve been through that, have you been able to develop a strategy
0:01:26 that helps you go through suffering?
0:01:28 Yeah, oh, definitely. So, the first thing.
0:01:35 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and
0:01:39 Apple and our audio channels, the majority of people that watch this podcast
0:01:43 haven’t yet hit the follow button or the subscribe button wherever you’re listening to this.
0:01:45 I would like to make a deal with you.
0:01:47 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button,
0:01:53 I will work tirelessly from now until forever to make the show better and better and better and better.
0:01:55 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
0:01:58 The show gets bigger, which means we can expand the production,
0:02:01 bring in all the guests you want to see, and continue to do in this thing we love.
0:02:04 If you could do me that small favor and hit the follow button,
0:02:06 wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
0:02:08 That is the only favor I will ever ask you.
0:02:10 Thank you so much for your time. Back to this episode.
0:02:17 Your book comes at a really interesting time in my life personally.
0:02:20 Your book is called We Who Wrestle With God.
0:02:25 And it’s my belief and suspicion that there’s a lot of people wrestling with God at the moment.
0:02:29 And when I say the word God, I don’t necessarily mean some man in the sky with a beard.
0:02:34 What I really mean is a greater meaning, a greater sense of meaning.
0:02:38 The world feels like, and you speak to this in the book,
0:02:41 that it’s gotten more and more individualistic and there’s consequence to that.
0:02:44 Fractionated is another way of thinking about it, right?
0:02:46 Because you can think about it as individualistic.
0:02:50 And that’s a positive spin, so to speak.
0:02:56 But alienated, isolated, and fractionated is the, what would you say,
0:02:58 is the accompaniment to that.
0:03:07 See, I think the case is that the liberal experiment in individualism only works when
0:03:10 the conservative foundation is in place.
0:03:17 If you aggregate people together and they share enough fundamental values,
0:03:25 especially of a particular sort, then you can concentrate on the individual and individual
0:03:25 freedom.
0:03:28 But there’s a lot of preconditions for that.
0:03:32 And, you know, the Scottish liberals, so the ones who really established
0:03:38 Western liberalism as a philosophical and political movement, they knew that.
0:03:46 You know, it was individual liberty, Judeo-Christian substructure.
0:03:47 And that was an assumption.
0:03:53 Now, the problem with modern liberalism is that that underlying foundation has become
0:03:57 extremely shaky.
0:03:59 And everyone feels it.
0:04:02 That’s what the culture was about, fundamentally.
0:04:09 And that fact is invalidating the fractionated liberal experiment.
0:04:14 Partly, see, it’s partly because we have the wrong conception of identity, fundamentally.
0:04:18 Identity is a hierarchical structure.
0:04:25 So we kind of think that you end at your boundaries as an individual, but you don’t.
0:04:30 Because, well, you’re probably not going to want to be alone.
0:04:33 So then let’s say you’re married, okay?
0:04:39 So now your identity as a husband, that’s a social identity.
0:04:42 And then you have an identity as a father.
0:04:44 That’s a social identity.
0:04:48 Then you have an identity as a member of your community, and a member of your city,
0:04:51 and a member of your state, and a member of your nation.
0:05:00 And then you’re involved in a metaphysical endeavor that constitutes the foundation for the
0:05:01 nation, let’s say.
0:05:03 That would be one nation under God.
0:05:04 That’s one way of thinking about it.
0:05:09 Or you could think about it as the self-evident truce that underlie the state.
0:05:11 Your identity exists at all those levels.
0:05:15 And then your mental health isn’t something you carry around in your head.
0:05:21 It’s the harmony that exists, or doesn’t exist, between all those levels.
0:05:26 And that isn’t how liberal individualists think about identity at all.
0:05:30 And that’s because they were, for a long time, fortunate enough.
0:05:33 So all those other strata were in place.
0:05:38 So why do we find ourselves now if we don’t have that hierarchy and we aren’t held in
0:05:42 place by all those layers and sort of social and, I guess, family identities?
0:05:46 A drift in a storm alone.
0:05:50 So look, here’s an interesting fact.
0:05:57 So psychologists who are statistically minded, they’re called psychometricians.
0:06:01 They’re psychologists who are obsessed, research psychologists who are obsessed with
0:06:09 measurement and concept definition, spent a lot of time aggregating concepts.
0:06:14 These were, in some ways, what they were doing was equivalent to the development of
0:06:16 early large language models.
0:06:21 So psychologists were at the forefront of that on the statistical side.
0:06:27 Words that we use to describe people clump together.
0:06:33 So, for example, if you’re extroverted, you’re social and you’re happy.
0:06:35 You’re enthusiastic.
0:06:37 Okay, so those clump together.
0:06:44 If you’re anxious, you also tend to be frustrated, disappointed, grief-stricken,
0:06:47 and in pain, all the negative emotions clump.
0:06:52 Words associated with your empathy aggregate.
0:06:58 Words associated with your dutifulness aggregate, and so do words associated with creativity.
0:07:01 Those are the five fundamental dimensions of temperament.
0:07:08 One of the words that clumps with negative emotion is self-consciousness,
0:07:14 which means that self-consciousness is so tightly associated with suffering that they’re not
0:07:21 conceptually distinguishable, which means, literally, the more you think about yourself,
0:07:24 the more miserable you are.
0:07:30 And it makes sense when you understand how social people are.
0:07:37 We’re so social that you can take the most anti-social human beings imaginable,
0:07:44 so psychopathic criminals, and you can punish them by putting them in solitary confinement.
0:07:46 That’s how social human beings are.
0:07:53 And so your mental health is way more dependent on your nesting within a social structure
0:07:58 than on, say, the internal coherence of your belief systems.
0:08:03 In fact, I think it’s hardly at all dependent on the internal consistency of your coherence
0:08:05 of your belief systems.
0:08:07 It’s more like, does anyone like you?
0:08:09 Do you have any friends?
0:08:10 Do you have anyone that loves you?
0:08:18 Or more, or maybe even more profoundly, are there people for whom you make sacrifices?
0:08:25 Right? It’s relevant to the topic of this book, obviously, because the relationship
0:08:31 with the divine in the stories that I’m detailing in this book, most of them are Old Testament stories,
0:08:34 the relationship with the divine is a sacrificial relationship.
0:08:40 The divine is that to which sacrifice is directed.
0:08:47 Well, if you get married, it’s a sacrificial offering because you sacrifice your potential
0:08:51 relationship with all other women to that woman.
0:08:56 What does one do on an individual level if they find themselves in such a society where
0:09:01 individualism has taken hold and they can’t necessarily easily change the society?
0:09:07 Are there day to day, week to week choices that are making that are pushing me away from
0:09:13 that meaning and purpose and sort of collective, I guess, sense of responsibility?
0:09:16 Like the individual listening to this now that completely agrees with you finds
0:09:19 themselves as being a lonely person, because what do I do about this, Jordan?
0:09:23 Well, one of the things you do with disagreeable people who are
0:09:29 more inclined by temperament to be competitive and attain victory for themselves is one of
0:09:32 the exercises you can do with disagreeable people.
0:09:35 If you’re a disagreeable extrovert, you tend to be narcissistic.
0:09:40 And the problem with that, technically, is that you alienate people.
0:09:42 And the problem with that is while you’re hyper-social.
0:09:45 So if you alienate people, well, then you don’t have anyone.
0:09:49 And not only is that lonesome, but it’s also extremely impractical.
0:09:56 I mean, you know, you certainly, and no doubt, learn this more as you become successful.
0:09:58 It’s like you need a team.
0:10:04 And right, and the more tightly knit it is, and the more you’re all working in the same
0:10:06 direction, the better everything works.
0:10:12 It’s not useful to be a narcissist, because maybe you get what you want right now this time.
0:10:18 But as a propagating strategy across time, it’s a degenerating game.
0:10:19 Okay, so what do you do?
0:10:25 Well, instead of thinking about what you want, or even thinking about how to strategize in
0:10:30 relationship to your goals, you might think about what you could do for other people,
0:10:37 or you could think about what you would do if you only did what was true and right.
0:10:40 Those are very different orientations, right?
0:10:46 And the religious orientation fundamentally is the orientation towards what is true and right.
0:10:48 And you might say, well, I don’t know what’s true and right.
0:10:55 It’s like, yeah, kind of, because our knowledge is bounded and we’re ignorant.
0:11:01 So do we understand the nature of the highest good?
0:11:07 Well, no, but it’s a very rare person who doesn’t know some of the time when they’re
0:11:14 doing something wrong. And it’s also a non-existent person who doesn’t have some concept of the
0:11:22 good, because you can’t act without a concept of the good, because you act towards a goal
0:11:29 you deem desirable. So that’s up. I mean, unless you’re trying to make your life worse,
0:11:33 and people do do that from time to time, but believe that is an exception.
0:11:41 You have to have descended into hell in a way before you’re in a situation where
0:11:45 you’re actively working to make your own life worse. That can happen.
0:11:52 But assuming that you’re relatively well embedded in the realm of the normal,
0:11:58 then you’re moving towards something better always, because otherwise there’s no motivation.
0:12:05 We know this technically. This isn’t even disputable. So the positive emotion systems
0:12:10 that make you enthusiastic, so that fill you with the desire to move towards a goal,
0:12:16 independent of fear, say, you know, because you could move towards a safety goal because you’re
0:12:22 afraid, but imagine you’re trying to accomplish something. You have a goal. The positive emotion
0:12:29 systems operate to track progress to the goal. Positive emotion is a consequence of evidence
0:12:36 of movement towards a desired goal. Okay, so now you have a proximal goal. You know, like
0:12:42 our proximal goal right now might be just to, like in the most micro level possible, might be to
0:12:49 display facial signs of interest in the conversation, right? It’s very micro goal,
0:12:54 but then that’s nested in our desire to have an interesting conversation
0:13:01 on the topic we’re having right now. And then inside the podcast as a whole, and then as part of
0:13:06 the podcast enterprise that you’re involved in as part of the book enterprise, let’s say that I’m
0:13:14 involved in, that’s nested inside our view of the world, right? So you see there, there are nestings
0:13:22 of the good that have no upper limit. That’s Jacob’s ladder, by the way. And at the top of that
0:13:29 is the good itself, which is the divine for all intents and purposes, divine, what do you mean
0:13:37 by that? That’s a definition. That’s what I mean is that in the hierarchy of what’s good,
0:13:47 the divine is the peak, right? Now, I don’t know what that is. That’s also an insistence in the
0:13:54 biblical texts, by the way. In the final analysis, the divine is ineffable. It’s not definable.
0:13:59 And it’s beyond you. And that’s partly because it’s, there’s a practical reason for that even.
0:14:05 You know this as well, as you move towards a goal, let’s say you attain a goal. Okay, now you’ve
0:14:12 accomplished. Well, are you done? It’s like, no, a new potential goal emerges, a new pinnacle.
0:14:18 And then maybe you’ll accomplish that, but then a new one exists. And so you could say that the,
0:14:24 the domain of the, the domain of opportunity is limitless, right? Because the thing that’s
0:14:31 at the pinnacle recedes as you approach it. And that’s, you could say that’s a technical definition
0:14:37 of God, which is accurate. That is a technical definition of God. God is the good towards
0:14:43 which all goods point. These are definitions again, remember, they’re not proclamations of faith,
0:14:51 they’re definitions. So we obviously all believe that all good things share something in common,
0:14:57 because otherwise we wouldn’t have the category good. And then we all believe that there are
0:15:03 rank orders of good, because otherwise everything good would be equally worth pursuing, no one believes
0:15:08 that. So there’s a rank order. Well, if there’s a rank orders towards some end or some pinnacle,
0:15:14 you can also think about it as a foundation, depends on which metaphorical landscape you want to
0:15:22 inhabit. Then the question becomes, well, how do you characterize that which is the ultimate aim,
0:15:28 that which is and should be the ultimate aim? Well, the, the stories on which our culture
0:15:34 is predicated characterize that in story. Do you think many people have an ultimate aim in their
0:15:40 mind? They, they do whether they know it or not. How would you remember that? So like the average
0:15:44 person listening to this now, do they, are they conscious at all of what they’re? No, but it’s
0:15:52 implicit. Okay. One of the things the psychoanalytic thinkers insisted on Carl Jung in particular was
0:15:59 that everybody acts out a story. Sometimes it’s a tragic story. Sometimes it’s the story of hell.
0:16:06 Like you’re trapped in a story one way or another. Now, do you know the contours of your story?
0:16:13 Not necessarily. I mean, people are often very bad at describing themselves. They don’t know
0:16:17 what they’re up to. That doesn’t mean they’re not up to something. And you could also think about
0:16:22 them as the battleground between warring stories. That also happens. That just means they’re
0:16:29 fractionated in their psyche. Yeah, they’re being pulled in many directions at the same time.
0:16:32 Someone said to me actually yesterday, they said, an interesting way to understand your
0:16:37 self narrative or your self story is to answer the question. If you were a character, a fictional
0:16:42 character, who would you be? And in that, you’d figure out whether you have this sort of heroized
0:16:46 story or if you’re a victim. So I’ll ask you that question. Yeah, right. Absolutely. Which
0:16:58 fictional character would you be? Bugs Bunny. Bugs Bunny is a trickster character.
0:17:03 Right. So yeah, more serious answer.
0:17:13 Do you ever read The Idiot? No. Yeah, well, I’m probably half idiot and half Raskolnikov.
0:17:18 That’s another way of looking at it. Why’d you say that?
0:17:31 The character of The Idiot in Dostoevsky’s novel is a holy fool. It’s a strange combination.
0:17:40 A person who’s doing things right in a manner that’s, I suppose, not obvious, that looks
0:17:45 that can easily be confused with
0:17:54 naivety or foolishness, playfulness even, I suppose.
0:18:00 Is that how you characterize yourself? So when that’s doing things right, but in a way that
0:18:05 others perceive as foolishness or naivety? Or even malevolence at times.
0:18:10 You know, I mean, that’s partly why people have gone after my reputation.
0:18:18 Does it ever bother you? People going after your reputation or them? Sure. I mean,
0:18:21 sometimes it’s like it’s been very distressing, very distressing.
0:18:26 The battles I’ve had with the College of Psychologists in Ontario, those are no joke.
0:18:36 It’s very, very stressful and unconscionable. So expensive, hundreds of thousands of dollars.
0:18:42 Years, it’s been 10 years of legal battles. Calumny in the press.
0:18:51 They’re attempting to undermine my professional credibility with some degree of success.
0:18:54 You know, because when your professional college goes after you,
0:18:59 people have to make a choice. It’s either the professional college is corrupt and wrong or the
0:19:04 individual being targeted is corrupt and wrong. It’s way easier to draw the second conclusion
0:19:09 and under most circumstances, in a valid state, that’s the correct conclusion.
0:19:17 And it was very stressful to find myself embattled at the University of Toronto.
0:19:22 I liked working there. That place had its problems, but it was pretty functional and
0:19:29 I really liked being there. I enjoyed my career as a professor. I had great relationships with
0:19:34 the undergraduates and my graduate students. I love doing my research, which has also disappeared.
0:19:46 So now, those are the serious disputes that I’ve had reputationally, let’s say.
0:19:54 There’s a lot of casual reputation savaging that I don’t really care about from journalists and so
0:19:59 forth, although sometimes that’s been pretty brutal because whenever that happened, especially
0:20:05 when things just started to be developing around me, let’s say on the public stage,
0:20:12 when I encountered a particularly psychopathic journalist, which happened quite often,
0:20:18 particularly in the UK, it was completely a toss-up, which way it was going to go.
0:20:24 Like, it could have just finished me and my family. That was definitely the case three or four,
0:20:32 five times, maybe more than that. So yes, it’s very bothersome. Now, now and really for a long time,
0:20:38 all of that takes place within a much broader context. All the interactions I have with people
0:20:46 in my actual life are ridiculously positive. And what would you say, positive and gratifying?
0:20:53 That’s a form of suffering, in a way, and everybody goes through suffering.
0:20:59 Because you’ve been through that, have you been able to develop a strategy or
0:21:03 some kind of anchoring that helps you when the wind blows like that?
0:21:11 Well, yeah, definitely. I mean, I had very strong relationships
0:21:19 when all of this started to develop around me. And that’s just become more the case. I’ve got a very
0:21:27 tightly knit family and a very tightly knit group of friends. Now, I lost some more peripheral friends,
0:21:35 but you know, that’s unfortunate, but say la vie. So there’s that. Now, is that a strategy?
0:21:42 Well, it’s not exactly a strategy because I didn’t design it towards an end. It was more
0:21:48 like an end in itself, right? I mean, I had kids not as a strategic move, but because I like kids.
0:21:56 So and I particularly like my kids. So that’s not a strategy. And I really have a great
0:22:01 relationship with my wife. And like I’ve known her for 52 years, it’s a very long time. And
0:22:10 she’s definitely my best friend and probably has been for 52 years. And so that’s really helpful.
0:22:18 And that refers back to this issue of identity that we were discussing. My identity is well
0:22:28 structured in the social sense. And then in terms of strategy, yeah, I mean, I have a meta strategy,
0:22:37 I suppose. I just say what I think. Right now, is that a strategy? It depends on how you define
0:22:45 strategy. It’s not a strategy that’s designed to serve my ends, not in an individualistic way.
0:22:52 So I’m just trying to see what happens if I say what I think. That’s a way of navigating in the
0:22:57 world, right? It’s an adventurous way of navigating in the world, because you don’t know what’s going
0:23:04 to happen. You have to let go of that. And then there’s an element of faith in that, right? There’s
0:23:10 faith in everything you do. You know, the empiricist types, the scientific reductionists, they say,
0:23:14 well, you can move forward in the world without faith, that’s complete bloody rubbish. There
0:23:19 isn’t anything you ever do that’s important that you don’t do in light of faith. It’s like,
0:23:26 if you get married, you do that on the basis of the evidence, do you? What bloody evidence do you
0:23:32 have? You’re 23 years old, you don’t know a damn thing. You know, maybe you’re in love with the
0:23:36 person that you want to marry, but you have no evidence whatsoever about how your life is going
0:23:43 to go. None. You have to leap into the unknown like you do with everything that’s important.
0:23:50 That’s all faith predicated. Now, the question is faith in what? Well, if you decide that you’re
0:23:58 just going to say what you think, then you have faith in the truth, at least insofar as you have
0:24:02 access to the truth. Is it true to say that if you hadn’t have said what you think publicly,
0:24:08 then you would have experienced less suffering than you have? No, I don’t think so.
0:24:13 So if you’d stayed in your practice, you know, as a clinical psychologist? No, because I would
0:24:19 have had to bite my tongue. And you think that’s more- I know it. It’s not a matter of thinking.
0:24:29 I know it. I know it. Absolutely, 100%. I spent a lot of time studying evil a lot of time,
0:24:37 and I know how it arises. It arises when good men hold their tongue. You don’t want that.
0:24:42 There’s nothing worse that can happen to you. Now, you may suffer some consequences of speak,
0:24:50 for sure. But all things considered, which is the right attitude if you’re wise,
0:24:55 there’s nothing worse that can happen to you than to falsify your speech.
0:25:00 Is saying nothing a form of falsifying your speech? It is when you have something to say.
0:25:06 Yeah, definitely. Because there’s a lot of people probably listening now that have a lot
0:25:10 they want to say. But if they say it, they’re going to lose their job, or there’s going to be
0:25:14 immediate consequences, which might mean they can’t feed their family. Yeah, it might mean that.
0:25:20 But it also might mean that if they bite their tongue and pretend to be something other than
0:25:27 they are, they’ll be a weak model for their children. And is that better than having some
0:25:35 financial instability? Maybe here’s a counter proposition. If your job requires you to lie,
0:25:42 maybe you should find another job. Now, look, I also understand that there are strategic
0:25:48 considerations in such a decision. There’s no sense margarine yourself stupidly. And if you’re
0:25:54 going to say what you believe to be the case, then you need to put yourself in a position where
0:26:01 doing so won’t be instantly catastrophic in a way you can’t fix. Because that’s not a good,
0:26:10 that’s not wise. Now, when things blew up around me, I had three sources of income.
0:26:17 That wasn’t accidental. Now, you know, people say, well, you are fortunate. It’s like, yeah,
0:26:25 and careful. So I didn’t want to have all my eggs in one basket. And that turned out, well,
0:26:31 I knew that it’s like, you have no autonomy. If you have all your eggs in one basket. So if you’re
0:26:37 going to think strategically, if you’re going to think like someone who’s at war, let’s say,
0:26:47 then you don’t leave your, you don’t leave a mortal flank exposed. And so if you know, here’s a rule,
0:26:52 if you find yourself in a position where you’re unable to speak, you haven’t fortified your
0:26:58 territory properly. Right. So then you have to think about that. It’s like you think, okay,
0:27:04 why can’t I say what I believe to be the case? Where am I vulnerable? And you can say, well,
0:27:09 that’s inevitable. It’s like, no, it’s not, it’s not inevitable. That doesn’t mean it isn’t difficult
0:27:18 to fortify and to put yourself in a position where you’re on the offense successfully. That’s
0:27:26 hard, but retreating one step at a time defensively for your whole life and shrinking while you do it.
0:27:33 That’s also not very, that’s also difficult. It’s just the kind of difficult that wears you down
0:27:41 and makes you sick of yourself. That’s not a good, that’s not a good plan. That’s a bad plan.
0:27:47 And did you see this when you were in your clinical practice? Did you see it in people?
0:27:52 Oh, constantly. How does it show up on the surface? What are the words that they say to
0:27:57 articulate that this sort of slow diminishing? Oh, you see that people’s marriages all the time
0:28:03 when marriages deteriorate. A marriage ends in divorce when there’s 10,000 fights that haven’t
0:28:11 been had. And I really, I’m not just guessing at that number. It’s like, let’s say your marriage
0:28:20 isn’t going very well. And so you have five uncomfortable quasi disputes a day, just to pick
0:28:26 a number. Maybe it’s 50, maybe it’s three, whatever five will do. Well, that’s 1500 a year.
0:28:34 Okay, now you just aggregate that over, let’s say the 10 years it takes your marriage to collapse.
0:28:42 Well, you’ve got something approximating 10,000 fights you didn’t have. That’s 10,000 times you
0:28:47 remain silent when you had something to say. And they all aggregate. And then every time,
0:28:55 once you’ve collected the first 5000, then every time you have a dispute, all 5000 are lurking
0:29:01 behind that dispute. And the fact of their existence makes it much less likely that you’ll
0:29:08 say what you have to say. That’s the reemergence of the dragon of chaos as a consequence of fleeing
0:29:13 from your fate. That’s exactly right. Last time we spoke, you said something which stayed with me.
0:29:16 And I’ve actually forwarded it to a few of my friends on this particular subject. You said to
0:29:22 me, you’re going to have to sit and spend 90 minutes a week speaking to your partner.
0:29:29 So annoying. So annoying. It’s so annoying, but it’s so important. And so many of my friends that
0:29:32 are in have relationship difficulties. I send them this little four minute clip. I have it on my
0:29:38 phone. Have you seen that? Because the 90 minute, no, it might be 95 minutes. It might be 85 minutes.
0:29:46 But the concept of you need to sit down and create a space where she or he or whatever can tell you
0:29:51 what they’ve noticed. Why they don’t like you. Exactly. Yeah. Yeah. Well, it’s especially, I think
0:30:00 I don’t think that you can really establish the kind of relationship with a woman that you want
0:30:07 with anything in the road. Like it’s hard for women to give themselves to men. And no wonder.
0:30:10 It’s amazing. They ever do it. They have a lot on the line.
0:30:15 What are the preconditions for that offering?
0:30:28 Peace and security. You can tell if it’s, if the territory is being cleared because play emerges.
0:30:37 Right. Right. Play emerges and play is a very fragile motivational state. It can be disrupted
0:30:44 by almost anything. So if there are impediments to understanding, play will not arise. And then
0:30:51 you don’t have the romantic adventure that you want. It’s grudging. Right. You don’t have a
0:30:57 voluntary partner. And that’s a very hard thing to attain, right? That full voluntary partnership.
0:31:02 That means that you’re in sync with each other. You can’t expect that to be easy. You can’t
0:31:09 even be in sync with yourself. Like it’s hard. And you need to keep each other up to date. You
0:31:17 need to know what’s going on. You need to iron out the sources of discomfort or distrust. And
0:31:25 that there’s a lot of Dante’s Inferno. What’s that? That, well, Dante’s Inferno is a characterization
0:31:34 of hell by, by Dante. It’s one of the most famous poems ever written. And it’s, it’s, you can think
0:31:41 about it as what you have to do to get to the bottom of things. So let’s say that you have a
0:31:47 dispute with your wife and it’s a recurring dispute. Right. It’s an issue. You have an issue.
0:31:54 Well, do you want to address the issue? It’s like, do you want to do surgery without anesthetic?
0:32:03 It’s the same question. Addressing an issue is a journey into the abyss. Dante placed Satan
0:32:10 at the bottom of hell. Right. So that’s the figure of malevolence itself encased in ice and frozen.
0:32:17 So immobile, surrounded by those who betray. That’s the lowest level of hell. Why? Well,
0:32:23 it’s often the case that if you journey into an issue, spiral down to the bottom, you’ll find
0:32:30 betrayal. Right. Cause maybe your partner doesn’t trust you because she was betrayed. Highly probable,
0:32:37 highly probable, or her grandmother was betrayed. Like, you know, there’s bad blood between men and
0:32:40 women. Can you ever solve for that? So if I’m in a situation where my partner doesn’t trust me
0:32:45 because she was betrayed, whether it’s something I did or whatever, how do you ever get rid of the
0:32:50 devil at the bottom of the spiral? Well, you have to, you have to find out that it’s there. Okay.
0:32:58 That’s a hard question. You both have to want to. That’s the first thing, because that’s the
0:33:05 setting of the aim. What do we want? We want to play forever in God’s heavenly garden. How about
0:33:12 that? That’s a metaphorical representation, right? But that’s a walled garden. That’s the human
0:33:21 environment. The walls are the walls of your house. The garden is nature, displaying itself in its
0:33:27 beauty within boundaries. That’s a place that play can take place. That’s what you want. You
0:33:34 got to think about it. What do you want? Okay. So now we might ask, what do you mean want? Okay.
0:33:39 If you were taking care of yourself and you could have what was good for you, what would that be?
0:33:44 Now that’s a hard question, right? You’re going to have to think about that for a long time.
0:33:51 What would satisfy someone as miserable and resentful and useless as me,
0:34:00 right? If I could have it. Now people will, they don’t even want to address that issue because
0:34:07 part of the problem with making your aim clear is you know when you’re failing. And people would
0:34:13 rather keep the evidence of their failure obscured from themselves, even if it meant continued failure.
0:34:16 But now let’s say you decide not to do that. You’re going to think, okay,
0:34:23 I’m going to aim high. I’m going to take care of myself. Okay. Now your wife’s on board with that.
0:34:28 Now that’s a hell of, that’s a, that’s really what the marital bow is in the final analysis.
0:34:31 Most deeply is that willingness to participate in that game.
0:34:38 Now you have to tell each other the truth. What the hell do you want? Well, she doesn’t know,
0:34:45 neither do you, not really. So you got to start digging, finding out. And you, and noticing it’s
0:34:49 like now and then you’ll see that you’re happy with each other. And maybe it’ll happen kind of
0:34:54 randomly. You’ll be out in some, I don’t know, maybe you’re a restaurant or you’re gone for a walk or
0:34:59 who knows. And you’ll notice, oh, this is going well. It’s like, oh yeah, this is going well.
0:35:06 What are we doing right? Could we take that little episode and could we start to expand it?
0:35:10 You know, because one of the things you can do in a marriage is you can notice when things are
0:35:14 going well. And then you can have a chat with each other and say, look, I don’t know what we did
0:35:20 during this period of time, but let’s see if we can figure it out and see if we could do like 10%
0:35:27 more of that next week or 1% more. And then just make that expand. You can do that too by,
0:35:33 you know, hypothetically at some point, if you’re married at some point, you were in love with your
0:35:39 wife, you can remember that. You have to remember that. You have to practice
0:35:46 remembering that. You have to practice bringing it to mind and occupying that. Because when you
0:35:53 first fall in love, it kind of happens to you, right? That’s a gift. But you have to, in order
0:36:02 for that to last, you have to become an expert at it. You have to become an expert at it. You have
0:36:07 to take it on as a responsibility. It’s offered as a gift, but then you have to take it on as a
0:36:12 responsibility. Then you have to practice. It’s like, oh, yes, I love this person. And if you
0:36:18 don’t at the moment, you have to think, well, I did and I could. So why don’t I? Is it me?
0:36:26 That’s probably it’s you. Might be them too, but you might as well start with you. I mean,
0:36:28 you got lots of flaws. You could start with those.
0:36:34 What if you just made a bad decision? As in like the person you picked, you think they’re not
0:36:41 compatible? Well, that’s a tough one, because you’re not really compatible with anyone.
0:36:45 You know, people think, well, I’ll find the right person. It’s like, first of all,
0:36:50 no, you won’t. Second, if you found the right person and they ever saw you, they just run away
0:36:58 screaming. So it’s just the whole conceptual scheme is wrong. When I was on tour, there was one
0:37:04 three-day period where the same question emerged from the audience because I do a Q&A
0:37:12 three nights in a row. How do I find the person that’s right for me? And I tried answering it.
0:37:17 And by the third night, I thought, oh, I know why I can’t answer this question. It’s because it’s a
0:37:25 stupid question. It’s badly formulated, like profoundly badly formulated, fatally badly formulated.
0:37:31 It’s not the right question. The right question is, how can I learn to offer
0:37:37 something to someone else that would make me eminently desirable? That’s a way different
0:37:44 question. They’re not even in the same conceptual universe. And it’s the right question because
0:37:51 you can build yourself into a person that people would line up to be with. How?
0:37:54 Well, have you done it?
0:38:02 Well, you told me not to do it. You’re very successful, right? You’re increasingly successful.
0:38:06 Your book warns against narcissism, Jordan. There’s a difference between narcissism and
0:38:14 giving the devil is due. Okay, let’s pull back a little bit. What have you done right?
0:38:20 I have focused on myself for a long time. And what does that mean?
0:38:27 It means I fortified myself financially, so that I can support others. I can support family.
0:38:30 So that’s not exactly focusing on yourself, right? Okay.
0:38:35 That’s focusing on getting your act together. And I’m being very picky about the words because
0:38:42 focus on yourself that has a narcissistic connotation. But that isn’t what you’re talking
0:38:49 about. You said you fortified yourself financially. Okay, so now you have foundation under your feet
0:38:56 financially. Okay, good. What else? I go to the gym. So I’m physically strong, which is useful.
0:39:02 I’ve learned a lot. I’ve done a lot of learning about myself, about how I show up in the world.
0:39:05 So you’re trying to learn? Yes, I’ve learned some skills.
0:39:10 Well, so there’s three things that are pretty good. You’ve got a firm financial foundation.
0:39:17 You’re maintaining yourself physically or even improving yourself and you’re doing the same thing,
0:39:23 say spiritually and intellectually. Okay, well, that’ll attract a fair number of people, just
0:39:28 those three, right? And maybe you’re increasing the probability that it will attract the sort of
0:39:32 person that you would like to attract. That is very much the story of my life. Like, I think,
0:39:36 don’t think people realize this, but I’ve actually been on, I think, four dates in my entire life.
0:39:43 I’m 32. And I took this really counter, sort of seems counterintuitive approach to myself,
0:39:46 which was, as an 18 year old, I basically couldn’t attract anybody. I was also not on
0:39:51 dating apps. I wasn’t doing, so my, for 10 years, I basically focused on myself. And,
0:39:59 you know, 27 years old, someone messaged me and I went on it. And this is how I am. Like,
0:40:04 if I’m going to go on a date, it’s going to be, I’m going to go all in. It was a three day date
0:40:08 that I planned in an Excel document. I’ve been with that person for six years. So I feel like,
0:40:16 I didn’t go to bars and try and like, you know, that’s worth taking apart. I like to do arithmetic
0:40:22 with my clients. Like people hate arithmetic and it’s no wonder because it’s so savage. So I’ll
0:40:29 give you an example. So 15 years ago, I counted the number of times I would see my parents.
0:40:39 It was like 20 times. So then I knew that. Right. 20 isn’t very many. Right. How many people do you
0:40:48 get to try on in your life? Five. If you’re lucky. If you’re attractive and fortunate,
0:40:55 you get five cracks at the pinata. Five isn’t very many. And people think, well, it’s a,
0:41:00 there’s plenty of fish in the sea. It’s like, that doesn’t mean they’re going to swarm around you,
0:41:06 buddy. Right. It’s, and maybe it’s even worse for women because their timeframe is, is very short.
0:41:15 You know, like if a woman isn’t in a relationship, family relationship by 30, then it’s starting
0:41:21 to get pretty damn rough. And that’s almost independent of how attractive she is. It’s like,
0:41:26 you don’t have much time. Better get yourself prepared. When you say pretty damn rough, what
0:41:33 do you mean? Well, to find a mate or to have a child? Both, both. Well, we know now that at the
0:41:40 present time in the West, half of women, 30 and younger, don’t have a child. Okay. Now we also
0:41:48 know that couples 30, one in three couples at 30 already have trouble conceiving. That definition
0:41:55 of trouble is one year of attempt with no success. Okay. So fertility goes off a cliff at 35.
0:42:01 So 30, you’re pushing your luck at 30 at 35. You are seriously pushing your luck.
0:42:10 I worked for 10 years with a strata of the highest achieving women, likely in Canada. I had, as part
0:42:18 of my clinical practice, a offering that we made to consulting firms and law firms. And the offer
0:42:26 was send us your best people and we’ll work for them. But the consequence of that is that they’ll
0:42:32 be even more productive. So in the typical law firm, for example, there’s people who don’t do
0:42:36 well. Then there’s people who are good lawyers. Then there are people who are good lawyers that
0:42:42 bring in business. There’s like none of them. They’re super valuable. And if a law firm has
0:42:48 someone like that, they want to keep them. And they’re often women, half the time, let’s say.
0:42:53 And those were the women, I worked with a bunch of men too, but all concentrated on the women
0:43:01 here. Those were the women I was working with. And they were generally extremely attractive,
0:43:08 extremely intelligent, very hardworking, and very focused on career development. And they were,
0:43:13 they’d done very well in junior high school and high school. Then they, you know,
0:43:20 ace college and their LSATs. And then when they were articulating, the firms snapped them up quickly.
0:43:24 And then they rocketed up towards partnership. And then then they were 30. And they all thought,
0:43:29 what the hell am I doing working 70 hours a week with a bunch of insanely competitive men?
0:43:38 Right. And that is the question. It’s like, what are you doing? Exactly. And then even if you’re
0:43:43 radically successful, let’s say in your law school career, if you get run over by a bus
0:43:50 on the way to work, the waters just close over you at the firm and the firm continues on.
0:43:59 It’s not like anyone cares. Not really. So now I’m, I’m not saying that people shouldn’t pursue a
0:44:04 career. I’m not saying that. But I would say even in my case, and I’m male, so that makes a big
0:44:12 difference because men are also oriented towards status, competition, victory in a way that women
0:44:16 just aren’t not at least not in the career domain. And the reason for that is very straightforward.
0:44:26 And the, the thing that makes men by default most attractive to women is the comparative success
0:44:33 in the hierarchy of men. It’s a walloping predictor and it’s irrelevant to men. Like
0:44:36 men don’t care at all whether women are successful in their career.
0:44:44 It’s not a determinant of their attractiveness. In fact, it’s often the contrary. Well, these
0:44:51 women that I’m talking about, they were often alone. Why? Well, they’re beautiful. So that like
0:44:58 intimidated 90% of men right there, they’re smart. So that’s another 90% of the remaining 10%.
0:45:04 They’re accomplished and wealthy. Well, like, first of all, who’s going to approach them? And
0:45:08 second, who are they going to accept? Because women are a hypergamous, right?
0:45:15 Is that, does that mean that men are insecure and sort of emasculated by a strong, successful woman?
0:45:19 Sure. Yeah, well, but there’s reason for that. Like,
0:45:28 it’s not weakness on the part of men, exactly. It’s the desire of the woman to find someone who
0:45:35 brings a benefit to the relationship. And why? Well, she, because a woman will make herself
0:45:41 vulnerable when she has a child. And so she’s looking for a man who’ll be helpful compared to her.
0:45:48 Okay, so if the woman is like full of ability, well, then her standards for a guy who’s going
0:45:55 to be helpful get very high. And that’s hard on her because it decreases the pool of available
0:46:00 candidates radically. So like, there’s a negative relationship between IQ and women and the
0:46:08 probability of being married. So it’s harsh. Now, is it, are men intimidated? Well, yes,
0:46:15 obviously. Are men intimidated by beautiful women? Well, you can answer that, especially
0:46:21 if you’re young. Why? The probability that any given beautiful woman is going to reject you
0:46:28 when you’re a young man is like, it’s basically 100%. Now, it’s not exactly 100%. And there are
0:46:38 exceptions, but the default response is rejection. And beautiful women get hit on, you know, a fair bit.
0:46:42 Some of the, it’s interesting, because there’s a bunch of stats which I find quite interesting.
0:46:45 One of them is that sexlessness is increased, is increasing. Yeah, yeah.
0:46:50 People having less sex. Oh yeah, that’s fascinating. That’s fascinating. Does it matter?
0:46:58 Oh, it’s a catastrophe. And why are we having less sex? What is the complex web of factors that
0:47:02 have brought us to this place? I know something like… Well, one of them I would say is that
0:47:13 in a free and easy mating environment, women don’t trust men. And no wonder. Well, here’s a terrible
0:47:22 thing to know. So imagine that there are men who are oriented towards short-term relationships,
0:47:26 and there are men who are oriented towards long-term relationships, committed relationships,
0:47:31 right? Okay, so that would be the men who want love along with sex, let’s say, love and commitment.
0:47:36 Then there’s the party today because we’re all dead tomorrow’s sort of guys. And there’s some
0:47:42 women like that too, although fewer women because they pay a much higher price for sexual impropriety.
0:47:48 So the pool of short-term maters has more men in it. Okay, what do they like? Well, the personality
0:47:54 studies have already been done. They’re Machiavellian, which means they use their language to manipulate.
0:47:59 They’re narcissistic, which means they want unearned social status. They’re psychopathic,
0:48:05 which makes them predatory parasites. And they’re sadistic. Okay, so now you open up the mating
0:48:11 market so that short-term dalliances are acceptable. You throw all the women into the hands of the
0:48:18 psychopaths. Well, that’s a bad strategy. And it’s no wonder that it decimates the mating market
0:48:24 because women are thinking, well, are those men trustworthy? And the answer is no. And sex is
0:48:32 costly. We have this immature delusion that we can free sex from the grip of the oppressive
0:48:41 patriarchy, let’s say. It’s like, no, you can’t. Obviously, you can’t. Emotional entanglements
0:48:47 are an inevitable consequence of intimate physical relationships. There’s that. Then there’s the
0:48:53 issue of abortion and pregnancy that actually constitutes a problem. And then there’s sexually
0:49:00 transmitted disease. And that’s just like the first of a very long list of potential problems with sex.
0:49:08 So there’s no simple sexual landscape, and there are deluded people who think there is a simple
0:49:13 landscape and that there should be. But most, they tilt hard in the psychopathic direction
0:49:17 because they’re manipulative. Do you believe in no sex before marriage as a concept?
0:49:28 As an ideal. Yeah. Yeah. Yeah. That’s right. And why would that result in better relationships
0:49:32 and a better society more broadly? Well, here’s one way of looking at it.
0:49:39 So let’s say you take the alternative approach, okay? You’re going to try your partner on for size.
0:49:44 So you live together. Well, first of all, we know that couples live together more likely to get divorced
0:49:53 rather than less. We know that the probability of cheating is proportionate to the number of partners
0:49:59 before the marriage or the committed relationship. Well, well, partly that’s just self-evidence,
0:50:05 like the best predictor of future behavior is past behavior. Right. So if you had a lot of partners,
0:50:10 you’re the sort of person who’s likely to have a lot of partners. And then there’s also a conceptual
0:50:16 problem. It’s like, are you shopping for a car? It’s like you’re going to take it out for a test
0:50:25 drive and see how it goes. Okay. That’s not the right metaphor. And then here’s another problem.
0:50:29 I’m going to see what it’s like to be married by living with this person. It’s like, no,
0:50:34 you’re not because you don’t know what it’s like to be married until you’re married.
0:50:41 Whatever you’re doing when you live together, that’s not a model for what you’re going to do
0:50:47 when you’re married because being married is different. It’s permanent. So you’re saying don’t
0:50:51 live together before you. Well, I know the stats on living together. It’s like you live with someone
0:50:57 and then you marry them, you’re more likely to get divorced. So it doesn’t work. The theory was
0:51:02 you try it out and if it works, you go ahead with it. Yeah. Well, the theory was wrong because that
0:51:08 isn’t what happens. It actually increases the probability that the relationship will fail.
0:51:12 It’s also partly, you got to ask yourself what the message is. I know what the message is when
0:51:19 you live with someone. It’s pretty straightforward. You’ll do unless someone better comes along
0:51:24 and all grant you the same opportunity. But Jesus, that’s a hell of a foundation for a
0:51:31 like long term relationship. So you say go from single to married and living together straight
0:51:36 away without the like trial period? Well, I don’t know exactly what the trial period should be.
0:51:42 I mean, people have dated and I’m also not saying that this is simple. It’s not simple. Why would it
0:51:47 be simple? It’s not, there isn’t anything more difficult that you do in your entire life than
0:51:52 find a partner and establish a family. It’s like it’s going to be hard how to do it optimally.
0:52:00 Well, I can tell you in my own experience, you know, like I’ve known my wife since she was eight
0:52:08 and we were friends, good friends, and we kind of departed from each other during adolescence.
0:52:15 I was a year younger than everyone in my class and she matured faster, women do anyways, and so
0:52:20 that kind of split us apart. And we didn’t get married till I think we were about 27,
0:52:25 something like that, 28, but it would have been better to do it earlier.
0:52:28 So get married earlier. Yeah, it’s just time I didn’t have with her.
0:52:34 What case would you make to me for marriage versus, because I’ll be honest,
0:52:38 I’m wrestling with marriage, not just God. I’m trying to understand what the point of
0:52:43 marriage is versus the relationship we have now. But I can have children in the relationship I have
0:52:51 now. Yeah. The general rule of thumb for life is that you should do what other people have done
0:52:57 forever, unless you have a really good reason not to. Don’t deviate from the straight, narrow path.
0:53:02 Like you are already deviating in all sorts of ways. You’re very entrepreneurial, right? So your
0:53:09 life has a variety of adventurous pathways. You’re going to want to put firm foundation
0:53:13 wherever you can, that’ll actually free you up to do more adventurous things.
0:53:21 Children are a multi-generational commitment. Because it’s children and grandchildren. And so
0:53:28 the marriage is a signifier of that. And in order to stay with someone optimally over the longest
0:53:34 period of time possible, it has to be serious. And for something to be serious, you have to throw
0:53:37 everything at it. You know, and you might say, well, love is enough. It’s like,
0:53:45 that’s a very naive view of the world, because there’ll be times, because that’s kind of like
0:53:49 saying, well, as long as we love each other and we’re happy, we’ll be together. It’s like, well,
0:53:54 if you’re talking 40 years, there’s going to be plenty of years in there where you’re not happy
0:53:59 and you probably don’t love each other. So what then? You’re going to just, is it just going to
0:54:05 dissolve? Or you’re going to say, we’re in this, you know, come hell or high water, which is the vow,
0:54:11 come hell or high, and hell and high water, they’re coming. And then you got to ask yourself,
0:54:16 you know, is this the person you want in the boat with you when hell and high water come?
0:54:20 And that’s not going to be fun. That’s for sure. You want to do it alone?
0:54:25 Or you think that when everything falls apart around you, you’re going to be in a better
0:54:32 position to find someone better? I don’t think so. It’s a long, and then, you know, you, you take the
0:54:37 marital vow in a religious sense and you do it in front of a community, right? So it’s, it signifies
0:54:42 commitment. And you need that because like, you think you can maintain all that commitment on your
0:54:50 own? Maybe you can’t. I doubt it. Generally, people can’t like no one. We need to fortify
0:54:53 ourselves in all sorts of ways to get through the things in life that are most difficult.
0:54:58 But the traditional marriage agreement, one that’s a legal agreement,
0:55:02 yeah, does it need to be, can I not take my partner, have a wedding in front of
0:55:08 our friends and family, sign a contract, maybe even do it in a sort of religious context,
0:55:13 without having it to be a religious, like a legal document that the government are involved in?
0:55:18 Well, you could, but is it not the same bond to you?
0:55:24 There, you’re talking about a multitude of different bonds, right? Fundamentally, right?
0:55:30 You’re the one that you’re prioritizing is the bond that’s voluntary and predicated on
0:55:36 what? The love of the moment. I mean, we want to be precise here, right? That, so I think that’s
0:55:41 a reasonably reasonable way of conceptualizing it. And it is a romantic view that that should
0:55:45 prevail. And it’s a romantic view that that should be sufficient. I don’t think it,
0:55:51 there’s, it’s often the case that it doesn’t prevail, and it’s generally the case that it’s
0:55:55 not sufficient. And so then you might say, well, maybe you want to add a legal element to that,
0:55:59 and you want to add a metaphysical element to it, because those are all fortifications.
0:56:06 And there are indications even to yourself that you’re serious. It’s not like we understand
0:56:11 ourselves. You know, like people are just as mysterious to themselves as someone else is
0:56:19 mysterious to them. You ask yourself, it’s like, okay, well, what process is, what do I have to
0:56:27 put in place to ensure that I’m doing the right thing? Well, when you’re embarking on something
0:56:33 difficult, like marriage, and you better have everything necessary in place.
0:56:39 If you and Tammy hadn’t got married, and you were just in a relationship like I am with my partner,
0:56:44 how would you think your life would be different? And do you think you don’t think it would have
0:56:50 lasted? You don’t think your life would have lasted? Oh, well, that’s, that’s undoubtedly true.
0:56:55 I mean, both of us just about died in the last five years. And I don’t mean by a little bit. I mean,
0:57:05 like it was touch and go for a long time. So it was a good thing. Everything was in place through
0:57:16 that. I mean, the waters were pretty high for the last three years, four years, socially, professionally,
0:57:23 physically. What are you wrestling with exactly, like in this issue? I mean, it seems like you’re
0:57:28 trying to sort out the relationship between the emotional attachment and the personal attachment
0:57:33 and the social structures that say surround marriage. It’s complicated because even any
0:57:39 answer I might give you is if you go down that spiral, you might find something at the bottom
0:57:43 of it. That’s not what I’m saying. So what I mean by that is, just as you asked that question,
0:57:48 I just got a glimpse of, I just had a bit of a flash to like my issues with commitment,
0:57:52 and how I watched. Okay, so when you add a little fantasy? No, I just, I just remember
0:57:56 recalling feeling like my dad was in prison when he was in his relationship. So I think that’s
0:58:01 still okay. So now I can tell you what to do with that. So you bring those images to mind.
0:58:07 Right? So you’ve got this question in mind. You just found out something. You said that
0:58:11 there’s something at the bottom of this. Okay, now if you watch your fantasies,
0:58:17 they all shed light on this descent into the abyss, so to speak. Now you had a flash of memory.
0:58:23 Okay, that memory is associated with all sorts of things. You can bring that to mind and let
0:58:29 it play itself out. Right? And it’ll explore the contours of the problem that you’re, now you put
0:58:33 your finger on a very important problem. You said that you saw in your father someone who’s trapped
0:58:39 in his marriage. Yeah. Was no bloody wonder you’re leery of that. Right? So now you, okay, so now
0:58:44 the question would be, what was the nature of that entrapment? What evidence did you have that
0:58:50 that was in fact the case? How much of that was him? How much of that was her? And what is it that
0:58:55 they did wrong and right? You need to know all of that and you need to know how it affected you.
0:59:00 That’s a great, see, that’s so cool because that very frequently happens to people when they ask
0:59:07 a question. That’s like a revelation. So you ask a question. That’s like a prayer. The question is,
0:59:14 is there something at the bottom of my, the trouble I’m having conceptualizing marriage?
0:59:20 Okay. Now you want to know that’s the first precondition. Okay. Then you’ll get memories,
0:59:24 images like that, and then people shy away. It’s like, I don’t want to go there. It’s like, yeah,
0:59:29 that’s for sure. You bloody well don’t want to go there, but you do because if it’s there,
0:59:36 you will go there. Right? It’ll plague you and it’ll plague your life. It’ll, it’ll show its head,
0:59:42 continually in your relationship, or you can get to the bottom of it, which is people will fight
0:59:47 their whole life with their partner to avoid getting to the bottom of something. That’s how
0:59:52 terrifying it is to get to the bottom of something. Right? But if you do get to the bottom of it,
0:59:58 then you don’t have to fight for 30 years. So that’s very much worthwhile and it’ll,
1:00:04 it’ll lighten you as well. You know, because you’re, you have a real issue. It’s like,
1:00:09 how can marriage not be a trap? Yeah. Well, yeah. Right. Definitely. That’s a very good question.
1:00:16 And an important one. How can marriage be a trap? How can not being married be a trap? How can being
1:00:23 alone being a trap be a trap? How can being deluded about what holds people together be a trap?
1:00:30 There’s traps everywhere, man. There’s traps everywhere. And so there’s no risk-free pathway
1:00:36 forward. There’s just risk everywhere. Okay, so that’s a really useful thing to know. Then the
1:00:40 question would shift to something like, well, if I wanted to construct a relationship that had,
1:00:48 that was optimized, that’s what you have to ask yourself. It’s like, and your, and your, and your
1:00:53 partner. It’s like, what are we doing here? What do we want? Tammy and I decided, for example,
1:00:59 when we first got married, I, well, I mentioned this to her right away when we decided that we
1:01:04 were going to take things seriously. It was like, we’re going to tell each other the truth.
1:01:12 So that was part of the vision. Like, no matter what, no matter what, yeah, no matter what,
1:01:17 she’s been very good at that, I would say better than me. I’ve been good at it, but she’s been
1:01:22 really quite remarkably good at it. She really threw herself into it. And I mean, that’s,
1:01:29 that causes complete transformation, but there’s plenty of skeletons in the closet to be
1:01:36 revealed, God, that’s for sure. Talking of things that risk harming relationships,
1:01:39 one of the things I wanted to ask you about, a subject we’ve never spoke about before,
1:01:46 but it ties into the themes of relationships, marriage and, and sex is pornography. And generally,
1:01:51 Oh, another reason that sex has disappeared. Yeah, right, right. You talk about hedonism in
1:01:59 your book, we who wrestle with God, pornography. Is this a bad thing? It’s a terrible thing.
1:02:04 Yeah, it’s a terrible thing. Everything about it is terrible. Really?
1:02:11 Well, first of all, it’s addictive and no wonder. I mean, any 13 year old boy
1:02:22 can now look at more beautiful naked women in one day than the greatest king who ever lived,
1:02:24 managed in his whole life.
1:02:33 Right. So it’s like, wow, that’s not and talk me through the downstream consequences of
1:02:37 such a possibility. It’s easy. It’s easy. It’s easy to get what
1:02:42 sexual gratification. That’s not good. It’s not supposed to be easy.
1:02:48 And it’s easy. So how desperate do you have to be to get married?
1:02:54 Not desperate at all. It’s like, yeah, right. What do you know? You don’t know anything.
1:02:57 I’m married just because I’m in love. You’re an idiot.
1:03:06 God to put you in a position where you’re going to have the romantic adventure of your life,
1:03:12 the true romantic adventure of your life. You’re going to need love and desperation, buddy.
1:03:17 You’re going to need everything working on your side, love, desperation, terror, shame, guilt,
1:03:22 everything working for you. And so you take the easy road.
1:03:26 Pornography. Sure. You’re not desperate anymore.
1:03:32 So people that consume pornography, do you think they’re less motivated to attack life?
1:03:36 And so well, definitely less motivated to pursue sexual relationships with women.
1:03:41 A way of that, are they then less likely to then want to go to the gym or
1:03:42 have a career? Oh, definitely.
1:03:47 It’s an interesting idea. How much of what men do do they do to impress women?
1:03:49 A lot. It’s like, yeah, like all of it.
1:03:56 All of it. I mean, the status battles that men back to the law firms, for example. So the men I
1:04:03 worked with, they’re very concerned with their bonuses and their end of the year performance
1:04:08 reports. Why? Well, part of it was the money. Most of them had lots of money. It’s like,
1:04:12 I’d ask them, they say, well, that’s the money is how we keep score. Well, what does that mean?
1:04:17 Well, it’s money is the way that men in those competitive enterprises say they,
1:04:20 they compare themselves to one another. And why do they want to be at the top?
1:04:27 Because women peel from the top. So men are trying to impress women all the time and they’ll do it
1:04:32 in positive ways and in pathological ways. The window for sexual representation started to open
1:04:38 in the 1920s, let’s say, but it really got going with Playboy. Then Penthouse came out right after
1:04:45 that. And Penthouse was like full frontal nudity display. And then Hustler came out and Hustler
1:04:51 was sort of, well, whatever Penthouse didn’t show you, Hustler will show you. And it got
1:04:58 pretty low brow. Like it was a rough, low class magazine. It didn’t, it just shed all the pretensions
1:05:08 that Playboy and Penthouse had. And then the net came along. It’s like all those engineers who couldn’t
1:05:15 establish a relationship with an actual woman, exchanging pornography, what 25% of internet
1:05:21 traffic, something like that, that desire to exchange pornography. Was that what created the net?
1:05:33 Yeah. It was a huge part of it. What’s that done? Well, as you pointed out, I think 30% now of Japanese
1:05:40 men and women under 30 are virgins. It’s about the same in Korea. Relationships between men and
1:05:44 women are falling apart in the rest of the West in the same sort of way.
1:05:52 Now, can you attribute that to pornography? Certainly part. Like if I was a young woman
1:05:58 and I was looking at the pornography world online, I’d think, yeah, maybe not.
1:06:02 One of the interesting things we noticed when we’re doing some research on this was what the
1:06:08 top Google search around this subject matter is, how do I quit? And I feel like the third one is,
1:06:14 how do I quit? And that it’s in such high quantity of people searching Google for how to quit
1:06:20 pornography that it feels desperate. Like it feels desperate. Well, why wouldn’t it be addictive?
1:06:24 And why doesn’t pornography feel good to people? That’s a good question.
1:06:31 That’s a good question. Well, there’s nothing heroic about it. That’s for sure. It’s obviously
1:06:37 nothing to be proud of. That’s a different issue than whether or not it’s wrong. It’s certainly
1:06:42 not an accomplishment. I mean, I don’t think anyone would disagree about that. It’s not an
1:06:48 accomplishment. Well, maybe sex is supposed to be an accomplishment. Maybe you violate the
1:06:52 spirit of sexuality itself when it’s not an accomplishment. You certainly do that if you
1:07:03 rape, right? So is it an accomplishment? Probably. So what if your accomplishment is false? Well,
1:07:10 then what are you betraying? Well, if it’s associated with sex, maybe you’re betraying
1:07:17 the most fundamental possible thing. It’s certainly possible. There is life and sex.
1:07:23 That’s pretty much that, right? You’re alive and you reproduce from a biological perspective.
1:07:30 And so you’re violating the spirit of what? Maybe you’re violating the spirit of relationship.
1:07:36 Maybe you’re violating the spirit of adventure, the spirit of romance, the spirit of reproduction,
1:07:45 the spirit of life. Likely. It’s so interesting that a lot of people seem to be angry at it.
1:07:50 They seem to be angry with what it’s done to them. They should be angry. They should be angry.
1:07:53 Even on an individual level, people seem, in the comment section of these episodes that we’ve
1:07:58 done about the subject matter, people seem to be angry about its existence and what it’s done to
1:08:03 them. They should be angry. They should be outraged. It’s outrageous. It’s outrageous.
1:08:05 Would you ban it if you were in charge of the world?
1:08:18 I don’t know how to answer that. I think any policies that require force rather than
1:08:26 voluntary compliance are generally bad policies. There are restrictions that should be placed on
1:08:32 its distribution, but I would have to spend a lot of time thinking through what those were from a
1:08:40 policy perspective. I think it’s wrong. No, I don’t think. I know it’s wrong. That doesn’t mean I know
1:08:47 how that should be dealt with at the level of policy. It’s complicated. I do understand why
1:08:52 young men and young women are angry about it. It’s like, where are the adults? Where are the adults?
1:08:58 Where have they gone? They’re not protecting like 11-year-old kids from what you can see on the net?
1:09:05 You know, I remember when I was a kid, I got ahold of some of these underground comics from the 1960s,
1:09:12 and a lot of the underground comic artists were they’re pretty pathological creatures,
1:09:17 like Robert Crumb’s a good example. Crumb led a pretty good life for someone as demented as he is,
1:09:24 and there’s a very famous documentary made about the Crumb Brothers, and Robert Crumb was the
1:09:30 Establisher. He was one of the people who established the genre of graphic novel really back in the
1:09:37 60s in Hyde Ashbury in San Francisco. And his imagination goes places that you don’t want to
1:09:47 be along for the ride seriously, like seriously. And I read some of that material when I was like
1:09:53 11, you know, I never forgot it. It was shocking as hell. And like typical 11-year-old now, it’s like
1:10:00 there are things that he is going to see that he’ll never forget. It’s not good.
1:10:06 And the brain is still forming at that age, isn’t it? So it’s an interesting way to shock the brain.
1:10:12 Well, we also don’t know why that’s right. We have no idea whatsoever what a diet of pornography
1:10:17 exposure does to somebody who’s, you know, making their way through puberty.
1:10:21 What would you say to those individuals then that have been googling that, like how to quit?
1:10:27 Because I imagine if we thought about percentages, I’d say, what, 90% of people that are listening
1:10:32 right now watch pornography. At least, I don’t know what the numbers are, but it’s a lot of people,
1:10:34 it’s a vast majority. Write down, write down what it’s doing to you.
1:10:39 Write down what it’s doing to you. Write down, exhaustively. Everything you think it might be
1:10:44 doing to you. Write it down, everything. Don’t worry about whether you’re right or not. Like,
1:10:49 maybe it’s not doing some of the things you think it might be doing, but make an exhaustive list,
1:10:54 then start thinking through is like, is that what you want? Is that what you want?
1:10:59 And then write down what you want instead. That’ll help. Because if you’re going to, look,
1:11:09 any hedonistic endeavor is rewarding in the moment, obviously. The problem is,
1:11:12 is the price you pay for it in the medium to long run, right? That’s the problem.
1:11:16 And it’s the contradiction between those two things. That’s the problem.
1:11:20 Okay. Now, if you want to quit doing something that’s gratifying in the short term,
1:11:26 you need to know why, right? Because otherwise you won’t have the willpower. You won’t have the,
1:11:33 the part of you that thinks, well, what the hell will win? What the hell? Which is what people think
1:11:38 when they do something they shouldn’t do. And they should notice what they say to themselves when,
1:11:42 when they’re making that rationalization, because what the hell refers to hell.
1:11:48 And you, the reason to stop doing things that are self-destructive is because
1:11:52 they’re self-destructive. I mean, is that the sort of person you want to be?
1:11:57 Is that the model you’d like to have for your son, for example? Is that
1:12:02 the way you would imagine that someone you admire would act?
1:12:07 These are good questions to ask yourself. No, are you this sort of person that
1:12:12 is acting out a pattern that you think is admirable? I don’t think pornography,
1:12:20 masturbation fits into the ideal of heroic masculinity. I don’t think anybody thinks that.
1:12:27 It’s, there’s something furtive about it and second rate, obviously, like, it’s ridiculous in a sense
1:12:33 that we even have to have this discussion because obviously. Well, these things creep in, don’t they,
1:12:38 to society and they become normal. First they creep, then they rampage. We almost can’t remember a
1:12:42 time if you’re a young person when there wasn’t pornography. You definitely can’t remember.
1:12:47 You open up an app and you get absolutely 100%. Oh, and it’s going to get way worse.
1:12:54 Wait till there are AI equipped adjustable pornographic. Suck you by. Then we’re really
1:13:00 going to have fun because we’re already at a point now where with a decent chatbot,
1:13:06 a really alienated young man can have a better conversation with a decent chatbot
1:13:12 than with anybody he’s ever talked to in his entire life. Right. Now they’re going to get a lot
1:13:17 smarter and soon they’re going to have like, well, you can, there’s already services of this sort
1:13:25 available. They’ll be fully fleshed out two dimensional women. They’re not women. Simulacra
1:13:32 of women. Right. So yeah. It’s interesting because with my head in this design your own girlfriend.
1:13:37 She won’t argue with you. She won’t do the 90 minutes a week.
1:13:41 Yeah, right. Right. She’ll give you everything you want, but that’s not true.
1:13:46 She’ll give the worst part of you everything it wants. Jesus. That’s not good.
1:13:53 The worst, weakest part of you will get exactly what it wants. That’s not good. That’s seriously
1:13:59 not good. I mean, that’s what pornography is kind of doing, right? Definitely. Well, and there’s an
1:14:06 edge to it too, right? Because one of the pleasure is enhanced by novelty.
1:14:12 Right. So that, that brings up an issue with regards to marriage.
1:14:21 You know, I talked to Bill Maher, Bill’s alone and he’s my age, you know, and that’s painful.
1:14:27 But he said to me, you know, in his Hollywood hedonistic manner that he really couldn’t imagine
1:14:31 being with the same woman, you know, for any length of time. It’s a novelty issue. It’s like, well,
1:14:38 are you restricted by the woman or are you restricted by the limits of your own imagination?
1:14:42 This is an important question. Like I would say
1:14:52 if you establish the optimized relationship with someone, you, they’re inexhaustible.
1:14:57 That doesn’t mean novelty isn’t important. It’s important. That’s part of play.
1:15:03 So yeah, a lot of people struggle with that. Got a lot of friends that struggle with this
1:15:09 idea of being with the same person forever. Same person. Well, but that’s really, no,
1:15:16 look, I understand. Like, I know that novelty enhances pleasure. So the question is, how do you
1:15:23 keep your relationship alive? That means novel. You play. It’s interesting because actually what
1:15:28 I actually think is happening there is it’s not that they are miserable with the same person
1:15:33 forever. It’s actually the thought. That’s kind of what I said, the thought of being with the
1:15:37 same person. Well, that’s part of that trap, eh? Yeah. Well, okay, so that’s very good observation.
1:15:43 Because that thought is going to have a story attached to it. The story is going to be something
1:15:50 like, well, I’m with this person. We both become unattractive quite rapidly. We get alienated from
1:15:56 one another. There’s no sexual dynamism or romance or excitement. And then we just sit, you know,
1:16:02 and eat like cold eggs while looking at each other harshly over the table at breakfast for 40 years.
1:16:08 Yeah. Well, yeah, that’s dismal. So, you know, maybe don’t do that.
1:16:13 Yeah. There’s an element of control to it. On this point of hedonism as well, I was thinking,
1:16:16 because we’re talking about pornography, but there’s many types of hedonism in my life,
1:16:21 whether it’s, you know, eating the cookie. This is a, I don’t actually do this,
1:16:26 but it’s a metaphor of eating the cookie from the mini bar in my hotel room here in New York
1:16:31 at 1am in the morning. When I know tomorrow I’m going to regret it. There’s all these forms of
1:16:37 hedonism, like scrolling on TikTok or whatever it might be. And hedonism shows up in my life in
1:16:43 these little uncontrolled, like, oh, gosh, I made a mistake. And it sometimes shows up when I’m
1:16:51 disabled in some way, emotionally disabled. And so it’s almost, it feels like it’s a form of medicine.
1:16:55 Now, I could write down on this page who I want to be. I could say, I don’t want to be the person
1:16:57 who eats the cookie. I don’t want to be on TikTok. I don’t want to watch pornography,
1:17:02 all those kinds of things. But then staving off that moment where, you know, you’re,
1:17:08 you’re weakened in some way, and I use that word. Maybe you’re weakened in some way by something,
1:17:15 tired or whatever, sticking to those principles when in that moment, when it’s hard. Is that just,
1:17:19 again, a case of just being clear on what I want in the long term? Well, that helps. It helps.
1:17:25 Practice helps. Surrounding yourself with people who have the same aim and that keep you
1:17:33 responsible. Accountable. That helps. Oh, yeah, you need all of that. Because that battle,
1:17:38 the battle between immediate gratification and medium to long term investment, that’s a real
1:17:42 battle. You know, like the, the right amount of pleasure in the moment isn’t zero.
1:17:47 Yeah. Okay. I don’t want to live a life of misery. Well, right, right. And you can’t,
1:17:52 you don’t want to be at the joyless grind for whom everything is tomorrow.
1:17:57 Yeah. Right. It’s very hard to, because what you’re trying to do is you’re trying to optimize
1:18:04 emotion and strategy over all timeframes. And you don’t know how long that timeframe is.
1:18:08 Well, that, that’s also a problem. Exactly. Exactly. If I might have one day left, go.
1:18:12 Right. So I don’t need to do this. Well, and we also know, you know, when people are, say,
1:18:21 off to a battle in wartime, they party like there’s no tomorrow. Well, because maybe there isn’t.
1:18:27 So definitely the religious insistence is that you should live in the light of eternity.
1:18:34 Right. Is that you should attempt to conduct yourself in a manner that is best all things
1:18:41 considered over the longest possible conceivable span of time. Now, does that mean don’t have the
1:18:51 desire? No, no, because no, it doesn’t mean that because look in the biblical text, for example,
1:18:58 there is an insistence that the spirit of the divine wants the provision of life more abundant.
1:19:04 That’s the language, the, the idea of a fruitful garden, an earthly garden of delights even,
1:19:12 that’s part and parcel of a vision of paradise. It’s not joyless. It’s, it’s harmoniously balanced.
1:19:17 I think best way to think about it is likely musically, you know, in a musical piece, that’s
1:19:23 great. Every note has its place. Every note has its proper place in relationship to the whole.
1:19:28 Right. But every note is also worthwhile. Well, that’s what you want is you want to balance
1:19:36 your concentration on the present with your apprehension of the medium to long run. So I’ll
1:19:41 give you an example that. So I did, I did a course for Peterson Academy call. It’s on the
1:19:48 Sermon on the Mount and the Sermon on the Mount is the longest record we have of Christ’s direct
1:19:56 utterances, let’s say, and it constitutes the core of Christian ethics. It’s a set of instructions
1:20:05 and the instructions are very specific. So essentially the instruction is to aim at every
1:20:12 moment at what’s highest. Okay. So this is something you have to practice. Okay. So the idea is that
1:20:18 at each moment you’re bringing to bear a certain attitude and the attitude is I’m going to do what’s
1:20:28 best. Okay. All things considered for me now, for me now in a way that works tomorrow, for me now
1:20:33 in a way that works tomorrow and next week and next month and next year and five years from now
1:20:38 and 10 years from now in relationship to my wife, in relationship to my kids, to my parents,
1:20:45 to my community, right? It’s that whole identity. You’re optimizing that. Now, you might not know
1:20:52 how, but that’s your aim. Okay. So that’s, that’s the injunction to put the love of God above all
1:20:57 else to aim at what’s highest. Now, you don’t exactly know how to do that, but that doesn’t
1:21:04 matter. You can specify your aim right now. No doubt you do something like that with your podcast.
1:21:10 Right. That’s why it’s successful. Yeah. Okay. You agree with that? Yeah. Why? Because it’s,
1:21:16 it’s difficult, isn’t it? There’s just immense pressure when you’re a podcast to aim at something
1:21:20 else. And you have to, me and Jack talk about this a lot. You have to have like a certain set of
1:21:24 principles that are unnegotiable, but whatever principles you choose and believe in, they come
1:21:29 at a great cost. Okay. What are the principles? So, so this is worth delving into because you’d be
1:21:34 very successful as a podcast. Yeah. One of my principles is I will, I try not to judge the
1:21:41 people I’m speaking to, and I try not to come in with preconceptions. I take them as I meet them.
1:21:49 I, I try not to, I’m in search of genuine curiosity in them or some kind of answer or truth.
1:21:54 Right. So there’s a search in it. Yeah. Well, that’s a quest. Yeah. So, you know what? An adventure
1:21:58 story is a quest. Did I answer that question? Yeah. Yeah. Yeah. Yeah. Yeah. There’s only one
1:22:03 thing I would take issue with. You said that you don’t judge. Yeah. I would say probably you don’t
1:22:08 condemn. You have to judge because you have to listen and you have to separate wheat from chaff.
1:22:15 You have to evaluate, but you can do that without careless condemnation or a priori,
1:22:22 what would you say? Like a tyrannical insistence that what you know now is sufficient. Okay.
1:22:27 Exactly. Yeah. Yeah. Yeah. You want to not, people say I’m not judgmental. It’s like, that’s not
1:22:34 a virtue. You want to be, you want to use judgment all the time, but that’s not that can, like,
1:22:39 I could judge you so I don’t ever have to listen to you about anything. Yeah. Judgment might happen
1:22:44 in my head, but it’s then about how I treat the person based on that judgment. I don’t want to
1:22:51 treat them based. I don’t want to have some like higher egotistical values that I’m correct. That’s
1:22:56 right. That’s exactly it. That’s a hypocritical moralizing. Yeah. It’s the moralizing. It’s like,
1:22:59 I think I’m better than you because that’s exactly, exactly. That’s right. You don’t want it. You
1:23:04 definitely don’t want to do that in a podcast. The pathological journalists, that’s all they do.
1:23:10 All they’re doing is establishing moral superiority on the flimsiest possible grounds at the least
1:23:15 possible cost in the most spectacular way. Yeah. It’s really not hard. It’s hard being a podcaster,
1:23:20 especially in this particular moment where there’s been such a focus on podcasting because of what’s
1:23:25 happened in the selection cycle. Yeah. You really have to be clear on what you believe in because
1:23:29 the winds are going to blow. Like the world is going to try and sway you. They’re going to say,
1:23:32 you can’t speak to this person. You have to speak to this person. Don’t do that. Don’t do this. This
1:23:36 is wrong. And you go, okay, so how do I weather such a storm when I know the storm is coming?
1:23:43 I don’t have to look to Rogan to go, look at the arc of Rogan. And if I’m also a podcaster.
1:23:53 Just keep asking stupid questions. Yeah, well, that is that quest. And what people want in a
1:23:59 discussion is a quest. They want to see bloodhounds on the trail towards some truth. That’s what
1:24:04 they’re after. They want to participate in that. Same with the public lectures I do. I’m always
1:24:08 trying to answer a question. I don’t know what the answer is when I go on stage. It’s a real question.
1:24:12 Do you think Joe has Joe Rogan? I’ve never actually met him, but do you think he’s just
1:24:18 has great faith in humans? And there, because there’s obviously been a lot of pressure on him.
1:24:25 So how he survived that is he just has faith in who he is. His faith in his own ignorance.
1:24:31 Okay. And that those watching, which is a lot of people watching Rogan, will understand. Yeah.
1:24:38 Yeah. Yeah. Joe’s on a quest. He’s trying to be smarter than he is. That’s what Joe does.
1:24:42 It’s curiosity that’s driving him. This is what Musk said too about himself.
1:24:47 And he said that to me when I interviewed him, he said that was how he reconciled.
1:24:53 He had a terrible existential crisis when he was like 13, you know, and he reconciled that
1:24:58 essentially with the quest. He decided that he could just pursue truth, pursue knowledge, pursue
1:25:04 understanding, and that that would, that’s meaningful intrinsically and valuable intrinsically.
1:25:09 And that’s the beginnings of a religious orientation or more than the beginnings even,
1:25:14 because the quest is a religious pursuit. It’s pursuit of the truth. It’s pursuit of the treasure
1:25:21 that the dragon guards, right? And so treasures and dragons, they’re always in the same place.
1:25:25 It’s very annoying. It’s a good thing to know though, because if a dragon shows up,
1:25:31 you can always ask yourself where the treasure is. It might be close. It’s there.
1:25:38 So, okay, so back to the Sermon on the Mount, because we were talking about orientation. So
1:25:46 aim up, assume that other people have the same value as you do, and that that value is associated
1:25:53 with whatever is divine, and then concentrate on the moment. Right. So it’s the most
1:25:59 distant possible upward aim with the most intense possible concentration on the moment.
1:26:08 Right. You’re good at that. That’s what, that’s, I can’t say that’s what’s made you successful,
1:26:14 but it’s certainly part of it because you pay attention. See, that’s, that’s what paying attention
1:26:22 means, because you want your, your, your intent to be focused, because otherwise your attention is
1:26:27 fragmented. So you want your attention to be focused. Now your attention is focused on something.
1:26:33 Now we, we pulled it apart a little bit. You said that you’re, you know, you have these principles
1:26:37 and that you’re trying to learn. And so your attention is pretty focused. And then you bring
1:26:41 all that to bear in the moment. Right. And then people find that compelling because they’re on,
1:26:46 they’re, they’re along for the ride. They’re along for the adventure. And that is meaningful.
1:26:52 It’s the essence of meaningful. And so, so what we were trying to address was the relationship
1:26:59 between hedonism and, and say, intelligent long-term pro-social strategy. You can, you want them both.
1:27:08 You want, you want, there’s an optimized solution that delivers both far better than any other
1:27:15 solution. This is the pearl of great price that Christ speaks about, that anyone wise and wealthy
1:27:20 would sell everything they own to purchase. There isn’t anything better than that.
1:27:25 For the, for the person listening right now that is struggling with this concept of like,
1:27:29 we talked about hedonism discipline, like they’re just so far from it, because there’s a scale of
1:27:35 people that are, you know, able to stay focused on the long-term. For the people at the very other
1:27:41 end of the scale who just look at their lives and go, I just, I hear what he’s saying. For some
1:27:45 reason, it’s not working. Like, I can’t get out of this situation. You meet these people at the time.
1:27:50 Well, maybe, maybe you can’t start on the porn side then, you know, like my, this is
1:27:58 how a good behavior analyst approaches problems of that sort. It’s like, okay,
1:28:09 is there something in your life that you know is not right, that you could improve, that you would
1:28:18 improve? Any step whatsoever? Well, generally, you can just ask yourself that question. It’s like,
1:28:24 it’s a contemplative exercise. Sit on the edge of your bed and think, okay, where is my life off
1:28:33 kilter? Is, so then, then you have a variety of ideas about how you’re, yeah, okay. I’m on my mom’s
1:28:38 bed. I mean, I’ve got no relationship. My job’s crap. I hate it. Okay. Then I’d say zero in on one
1:28:45 of those and find some small thing that you could fix that you would fix. Why a small thing? Well,
1:28:49 because look at you, you’re completely goddamn useless. You better find something small that you
1:28:54 could do. Now, if you can find a big thing, good, but obviously you haven’t been able to because
1:29:03 all these problems exist. So, see, one of the emphasis in the religious realm, let’s say, is
1:29:07 humility. One of the things that’s emphasized, well, what’s humility? What’s the opposite of pride?
1:29:14 Well, humility is starting where you are. That’s what humility is. And it’s annoying because,
1:29:20 you know, like, if your life is a mess, then you have to see that you’re the person in that mess.
1:29:27 And then you have to understand that your first attempt to redress the mess might not be something
1:29:32 you’re particularly proud of, you know? I mean, I saw this lots in my clinical practice where
1:29:36 people would, the first steps they had to take to put things in order were pretty embarrassing.
1:29:44 It’s like, really? That’s all I can do? Hey, man, uphill is better than downhill. And there’s a
1:29:50 doctrine in the Gospels that Christ puts forward, which is very interesting. He says,
1:29:54 it’s the Matthew principle it’s called, “To those who have everything more will be given.
1:30:00 From those who have nothing, everything will be taken.” Okay, so it lays out a view of the world.
1:30:10 Progress, regression. That’s one model. Here’s another one. Progress, regression. This is the
1:30:20 right model. So even if you have to start small, you accrue success exponentially. You accrue defeat
1:30:28 exponentially too. That’s the abyss that is hell. You start going downhill, you go downhill faster
1:30:34 and faster. You start going uphill, you go uphill faster and faster. So even if you have to start
1:30:38 small or even painfully small, which is highly probable, especially if you’re trying to tackle
1:30:42 something that’s really plagued you, it doesn’t really matter. How small?
1:30:49 Take, I would say, take the step that you can take, that you will take, that actually feels
1:30:54 like some accomplishment. Imagine you’re dealing with a three-year-old kid and you want to encourage
1:31:00 him. You want to set him a task that, you don’t want him to say, “Dad, I could do that when I was
1:31:08 two.” But you don’t want to set him a task that there’s not a chance he’ll manage. You want to
1:31:14 set him a task that will stretch him beyond where he is, that has a reasonable probability of success.
1:31:20 Right? Why? Why stretch him from where he is? Well, because you want to grow. I mean, look,
1:31:27 if you love a child, you love the child for who he is and who he could be, and you want to
1:31:36 indicate your love for both of those, I think if you’re a father, you tilt even more towards
1:31:42 love for who the child could be. What is self-belief in this context? Because people,
1:31:46 everyone’s looking, so many people are in search of two words, I think that’s three words, but
1:31:53 self-belief and confidence. And in this context of that small task, how is that building my
1:31:59 self-belief or confidence? Because you watch yourself do it. And that does what to you? Well,
1:32:07 look, if you see someone, a friend, who is continually, incrementally improving, you’re
1:32:11 going to, well, maybe you’ll be jealous and resentful and bitter and miserable and try to
1:32:16 undermine them, but assuming you’re not like completely encapsulated by dark forces, you’ll
1:32:24 think, oh, that’s admirable. Well, you see the same thing in yourself. You have to act.
1:32:31 You have to develop an opinion of yourself the same way you would develop an opinion of someone
1:32:39 else. So now, and I’m not hypothesizing about this, by the way, we know this clinically. If I want to
1:32:47 truly help you build your confidence rather than merely readjusting the words you say about yourself,
1:32:52 which would be something like self-esteem, which is something that doesn’t even exist, by the way,
1:32:59 it’s just a pathological concept altogether. You want confidence, okay, more to the point. You
1:33:04 want the confidence that’s based in competence. Otherwise, it’s narcissistic. Okay, so how do
1:33:12 you develop that? Well, you watch yourself exceed your limits, and then you think, oh, look at that.
1:33:17 There’s something in me that can exceed my limits. That’s your true self. That’s a good way of thinking
1:33:22 about it. And in doing so, you actually realize that limits exist and you’ve imposed one on yourself
1:33:27 in the first place. Well, that’s one of the things you can realize, certainly, that also you don’t
1:33:32 exactly know where the limits are. It’s like, oh, I exceeded that. It’s like, okay, well, now what?
1:33:38 What’s the upward limit to exceed? What’s the upward arc of exceeding limits? That’s Jacob’s
1:33:44 ladder. I would say this is the promise of the kingdom of God. That’s one way of thinking about
1:33:51 it. There’s no upward limit. There’s no limit to how bad things can get. No one would deny that who
1:34:01 has any sense. So that means in a way that hell exists, you can find your way there with no problem.
1:34:05 In terms of energy, there are so many reasons why I’m a big Matcha fan, if you don’t already know
1:34:10 by now. And so much so that I actually invested in the UK’s leading Matcha company called Perfected.
1:34:15 And one of my favorite Perfected products is these delicious Matcha pouches that come in every flavor
1:34:21 from salted caramel to peach flavor to mint flavor to berry flavor. One of my favorites is
1:34:27 this vanilla flavor, which I’m going to make in just two seconds. You just take this mixer here,
1:34:36 get a little bit of a powder, pop it on top of the shaker like that, put the lid on, shake, shake, shake.
1:34:44 Delicious. If you haven’t tried this yet, you can find Perfected at Tesco and Holland Barrett Stores
1:34:51 or online where you can get 40% off with my code Diary40. Head to perfected.com and put in code
1:34:56 Diary40 to try this delicious multi-flavored Matcha now. Highly recommend. And if you do it,
1:35:00 please tag me, send me a message online. It’s interesting what’s going on with young men in
1:35:04 particular at the moment, because it does appear, and I don’t have the stats on this in front of
1:35:10 me, but it does appear that young men are more and more in search of some type of religion.
1:35:15 Yeah, definitely. I think Islam, I think I read, Islam’s on the rise amongst young men,
1:35:20 or it’s the dominant religion that young men are being drawn to. But in the context of what
1:35:25 we’ve described, that person who sat on the edge of their bed, do they need religion? And I’m being
1:35:31 intentional not to say God, I’m saying religion. Well, these are hard things to do on your own,
1:35:38 right? I mean, you only have the span of your life and the probability that you can figure out
1:35:44 how to live merely as a consequence of consulting your own limited experience is zero.
1:35:48 It’s too complicated. So the religion might be your society, it might be your friends,
1:35:53 your family in this context. That’s part of it. That would be the more structured part,
1:35:56 the more traditional part. You need the traditional stories.
1:36:04 That’s why I wrote this book, is to indicate, well, at least in part, well, what the stories are,
1:36:11 and also what they mean. It’s not only that, it’s not only what they mean, it’s how knowing what
1:36:18 they mean changes your life. So for example, in the story of Abraham, God comes to Abraham.
1:36:26 Okay, now questions emerge from that statement. What do you mean God and how does he come to
1:36:31 Abraham? What the hell does that mean? Well, the story lays that out. The God that comes to
1:36:38 Abraham is the voice of adventure. It’s a definition. So this is a good thing to know.
1:36:44 God is the voice of adventure. Okay, so now let’s think about this a little bit. So
1:36:50 the God that’s the voice of adventure is the God of the forefathers of Abraham,
1:36:56 the father. He’s a patriarchal spirit. Okay, if you’re a good father, you speak with the voice
1:37:02 of adventure to your sons. Obviously, you know, you’re encouraging them. It’s like, get the hell
1:37:08 out there, you know, make something of yourself. Why do you do that? Because you have this little
1:37:14 kid and you think, get at it, man, let’s see what you can be. And so that’s that voice of the
1:37:19 benevolent father. And that’s the spirit of the ancestors. And behind that, there’s the God who’s
1:37:26 the voice of adventure. If you pursue the spirit of adventure, there will be things you have to give
1:37:33 up. Right, you know that. I mean, you know, you’re taking steps. We’d even say that steps forward
1:37:39 in your life. What do you mean forward? What do you mean steps? Well, they’re little adventures you
1:37:46 have that transform you and transform your circumstances. Okay. You have that adventure,
1:37:52 and you have to change as a consequence of it. You have to give up your immaturity so that you
1:37:58 can take advantage of this new opportunity. Okay, and that changes you. Now you’re a slightly
1:38:04 different person. Now a new horizon of opportunity opens up. You have to make a sacrifice. It’s like,
1:38:12 okay, looks like if I’m going to do this, I can no longer afford this. Well, Abraham changes so
1:38:19 dramatically that he gets a new name. He starts as Abraham, and he ends as Abraham. Abraham is the
1:38:26 father of nations. So what’s the moral? If you pursue the spirit of adventure and make the proper
1:38:34 sacrifices, you become the father of nations, right? That’s true. There’s a really interesting
1:38:40 thing. I grew up as religious until I was 18. I say religious because the terms are difficult to
1:38:45 define to me. But my mother’s was believed in a God. She was Christian. My father’s Christian. And
1:38:50 at about 18, I started reading a lot of Richard Dawkins books and other people’s books. And I
1:38:54 got to this place where I think I was atheist by the definition of I didn’t think there was
1:38:58 necessarily a God. And I found myself in this place of being agnostic. Now, when I think about the
1:39:06 Bible as a compass or as a guide, the part of my brain that’s like rooted in this, like, I need
1:39:11 evidence for everything goes, is this just a book that a bunch of men wrote thousands of years ago
1:39:15 when they were sat around a campfire or whatever? And if it is, then it’s just one person’s opinion
1:39:20 as much as any as much as any self help book on a shelf is one person’s opinion.
1:39:26 Well, okay, let’s take that claim apart. I mean, yes, it is stories that people came up with thousands
1:39:32 of years ago, but no, definitely not one person’s opinion, definitely 100% because these stories
1:39:40 have been transmitted over millennia and organized and edited and transformed by a very large number
1:39:46 of people. So it’s at minimum, it’s a massive collective effort. And it’s a collective under
1:39:52 effort undertaken by arguably the most literate and intelligent people there are. And that’d be the
1:39:57 Jews. Why would I listen to the Bible more than I’d listen to something Socrates wrote or any
1:40:03 philosopher? Oh, there’s a huge overlap between the Greco, the Greek philosophical tradition and
1:40:11 the Christian tradition. I mean, Western culture is the amalgamation of Greece, Jerusalem and Rome.
1:40:18 So and the early Christians saw tremendous parallels between Christian theology and
1:40:23 Greek philosophy. Where do you think we come from? You know, you’ve got the like Darwinism
1:40:27 evolutionary theory of we’ve evolved, etc. Then there’s the more religious view that,
1:40:33 you know, if you really think about the first testament and the early testament and the stories
1:40:39 of the, you know, creation, people think, you know, maybe we were just popped out of nowhere.
1:40:42 But where do where do we youth believe that we come from? Do you believe a God put us here?
1:40:45 Or do you believe that? Do you believe evolution is true? Do you believe both are true?
1:40:54 You have to read the book. But I’m not trying to be a smart alec in that response.
1:41:01 It’s a complicated answer. Yeah, it’s a complicated answer. I think that we’re guided by the spirit
1:41:10 of meaning. Okay, I think that’s also our deepest instinct. That’s somewhat Darwinism. Well, I had
1:41:15 a rule for this book is I didn’t make any claims about the biblical stories that I couldn’t justify
1:41:24 scientifically. I don’t think there’s a conflict. I think that viewing the biblical stories as an
1:41:28 amalgam of superstitious, proto-scientific theories is absurd. I don’t think there’s any evidence
1:41:34 for that at all. These are stories. Stories and scientific hypotheses aren’t the same thing.
1:41:40 The Lord of the Rings is not a scientific hypothesis. But that doesn’t mean it’s not true.
1:41:43 Do you believe my great, great, great, great granddad was an amoeba?
1:41:51 You were a sperm at one point. I mean, it’s not that implausible. We all come from single-celled
1:41:57 organisms. I’m asking these questions because it’s like I’m genuinely wrestling with
1:42:00 a bunch of big, existential questions that I’ve actually only been wrestling with maybe
1:42:05 flight, I’d say a year. So it’s very fresh for me. And it’s funny. My arc here is
1:42:11 religious Christian, up until maybe 18, just staunch atheists for two years to the point
1:42:16 that it was my identity. And then let go of that. I’ve drifted for a couple of years
1:42:20 and find myself at this really interesting point where I’m back at the door of, okay,
1:42:24 let’s re-look at some of these answers again. Well, that’s exactly why I wrote this book,
1:42:30 because I know that that’s the time. And it’s not just the time for you. That’s the time that we’re
1:42:35 in. Yeah, it’s the time we’re in. Yeah. Oh, definitely. Definitely. Well, it’s partly because
1:42:42 the Enlightenment has exhausted itself, partly because it was wrong. It’s failed us the individual.
1:42:47 Well, I think exhausted is a better word because it wasn’t like the Enlightenment was without its
1:42:51 benefits. When you say the Enlightenment. It means technological progress. The
1:43:01 hypothet, the materialist reductionism of the atheist scientist. Okay. Yeah. It’s not right.
1:43:08 Factually, they were wrong. Their theory of perception was wrong. They’re wrong.
1:43:16 We see the world through a story. We do not see the world as a collection of facts. They’re wrong.
1:43:22 You see, the postmodernists figured this out. And that’s why the postmodernists had a walloping
1:43:26 influence on culture. Now, I’m no fan of the postmodernists for a variety of reasons, but
1:43:31 their insistence that we see the world through a story, that they’re right. That’s right.
1:43:39 I agree. I mean, if you obviously read the book, Sapiens by Noval Harare, and his central point
1:43:43 is that what bound us as humans and stopped us being these scattered chimps was stories. They
1:43:46 bind us together. So I completely understand that we need a story. It’s how everything, money,
1:43:52 governments, et cetera, function. But what that story is, now I can, I can agree that story of
1:43:58 voluntary sacrifice. 100% agree that humans need that. There’s no chance that we’d be here otherwise.
1:44:03 And it’s a set of values and principles. Now, those values and principles are often found in
1:44:08 religion. But do they, and a belief in a God, but do they have to be? Could they be found in,
1:44:16 could I theoretically make a new religion where me and my friends all unite against a set of values,
1:44:20 sacrifice, giving, parenthood? That’s a great question. Well, this is what Nietzsche basically
1:44:27 presupposed in some ways. So when Nietzsche observed that God had died, say in 1850 or
1:44:34 thereabouts, his medication for that, his warning was will descend into nihilism and
1:44:43 communist totalitarianism. And that was exactly right. Maybe a mindless hedonism in there too.
1:44:49 Dostoevsky concentrated more on that. Nietzsche said, we’ll have to create our own values. We’ll
1:44:52 have to become, that’s what the Superman is, the Nietzschean Superman, the man who creates his own
1:45:01 values. Try. See what happens. You can’t do it. You can’t create your own values because values are
1:45:10 real. They’re not arbitrary. They’re not relativistic. So imagine this, imagine there’s a very large
1:45:15 number of games that could be played, like an infinitely large number. But there’s a very
1:45:21 small number of games that people want to play. And then there’s even a smaller number of games
1:45:27 that sustain themselves and improve as you play them. Okay, so that’s like a landscape. You could
1:45:32 think about it as a landscape of potential patterns of interaction. You could even think about it as
1:45:38 a landscape of potential tribal affiliations, right? The rules of those games would be the
1:45:44 principles of the society. Okay, now the question, your question is, could we come up with our own
1:45:54 set of rules? And the answer to that is no. Why? Because the sustainable, abundant playability
1:46:00 of a game is not arbitrary. So for example, if you want to get along with your wife,
1:46:08 she has to want to play the game you’re playing. Okay, no, there’s lots of games you could play
1:46:13 that aren’t going to fit that criteria. Now then imagine it’s even worse though, because
1:46:18 to get along with your wife, she has to want to play the game you want to play. But both of you
1:46:24 have to play a game that works today and tomorrow and next week, next month, next year, right? And
1:46:28 then you have to play it with your kids and your parents and a bunch of other people.
1:46:33 So can I ask then, so is it the case that humans are designed in such a way
1:46:37 where there’s a certain set of values and stories that are most conducive with their
1:46:44 reproductive survival? And so if that’s true, and I completely understand why that would be true,
1:46:49 because it’s true for all species, like there’s a set of stories and narratives probably in my
1:46:54 dog, if you go back to 100 years from when his ancestors were in the wild, that he needed to
1:46:59 subscribe to, to reproduce, to be a dog and to survive as a dog. But so the question then becomes
1:47:05 where do those values come from? Are they innate within us because of our environmental factors?
1:47:10 So I need to be this way because of the environment I live in so that I can have sex with somebody
1:47:17 and reproduce because of I have two arms, two legs, etc. I’m this advanced chimp. Or do they come
1:47:24 from above somewhere and they’re granted down to me? Because if I look at every animal? Not or, and.
1:47:30 Oh, and, okay. Yeah, yeah, it’s the same thing. You’re looking at the same problem from two different
1:47:36 perspectives. It’s and. Yes, they’re handed down from on high. Yes, they’re instincts. So who are they
1:47:46 handed down from? Well, the religious… Do you struggle with this question? Well, it’s a complicated
1:47:53 question. But you struggle with the answer? I struggle with making the answer simple enough
1:48:01 to offer rapidly. Are you clear about yourself on it? Not as clear as I could be. What is it you
1:48:10 wrestle with? Well, clarity is part of it. We want to make things as clear as possible.
1:48:17 Breath of coverage. Right? I mean, people ask me what I believe and I say, well, I’m not hiding
1:48:22 what I believe. I’m like, I lecture about it. I podcast about it. I write about it. It’s like,
1:48:29 that’s what I believe. There it is. Is there obfuscation in that? Well, some partly things
1:48:35 are complicated. So it’s very difficult to give short answers to complex questions.
1:48:41 You tend to give, if you give short answers to complex questions, the answers tend to be symbolic.
1:48:45 Yeah. You have to say something like, where do they come from? It’s like, well, they come from God.
1:48:52 Now, is that a useful answer? Well, it’s a short answer. So it’s useful in that it’s short. It begs
1:48:58 the question, what do you mean by God? We could return to that in the story of Abraham. These are
1:49:04 definitions. Because if you’re going to talk about what’s property put in the highest place,
1:49:08 you have to know what you’re talking about. Okay, in the story of Abraham,
1:49:13 the voice of adventure is to be put in the highest place. And if you follow that,
1:49:19 then you become the father of nations. That’s reproductive success. Right? So that means the
1:49:25 idea is that there’s an alignment between the instinct that calls you to adventure and the
1:49:31 probability that you’ll be attractive to women in the manner that ensures the survival of your
1:49:39 descendants. And is that an environmental? It’s both. It’s both. It’s both. It emerges as a
1:49:45 consequence of the constraints of social interaction, let’s say. Like there’s constraints, for example,
1:49:50 on what makes a man desirable to a woman. Yeah. Right. That has nothing to do with you,
1:49:54 those constraints. Those are there. Right. They’re there in the
1:50:03 society of women. They’re eternal. They’re not, no woman, she might vary in her opinion to some
1:50:11 degree, but she partakes of the pattern. So it’s there. Now, it’s also built into you because
1:50:20 you’re a social creature. And so your physiology indicates to you the nature of that pattern.
1:50:24 So does my dog have a different religion to me? Does he have a different God?
1:50:30 To some degree. There’s an overlap because you can communicate. Your dog understands
1:50:39 you and vice versa. So that’s a good question. Social mammals understand each other.
1:50:46 Right. So there’s an overlap in their deepest instincts or their highest impulses. You can
1:50:51 think about that both ways. I was going through my head and thinking about the Venus flytrap
1:50:57 and my French bulldog, Pablo, and they all need a different set of behaviors and principles and
1:51:01 values to survive and thrive and be happy. Yeah. Well, you can think about that as, sure, sure.
1:51:03 I was thinking then, does that mean that they all have a different God?
1:51:07 They have a nature. Yeah. They have a different intrinsic nature. That’s another way of thinking
1:51:12 about it. Yeah. Because of the environment and the factors that they face as that species. So
1:51:18 then Pablo’s God might be slightly different to my God if we’re talking about, because I’m trying
1:51:25 to understand if this idea of God is a set of evolutionary motivations. Yes, it is. It is that.
1:51:30 You can think about it as rising up from the material world or descending from
1:51:37 on heaven. It doesn’t matter. It doesn’t matter fundamentally. It doesn’t matter. Those are
1:51:41 different ways of looking at the same problem. When I say evolutionary motivations, it doesn’t
1:51:46 feel so divine. It doesn’t feel like a place, a reason to gather in a church. It feels like
1:51:53 I’m just kind of a robot that’s being steered by these motivations of don’t do that, do this.
1:51:56 This feels good. If you’re with your friends and family, you feel good. So do that more.
1:51:59 And if you’re with your friends and family, you’re safer. So you’re more likely to have kids.
1:52:05 Or is it this sort of divine thing that we society have told us God is where we should
1:52:09 worship and we should thank you so much and go to a church and get on our knees and pray.
1:52:14 Because they have two very different things. One is like practical and pragmatic. And the
1:52:22 other one is this divine thing. Okay. Here’s one way of thinking about it. So I mentioned that
1:52:29 in the story of Abraham, God is the call to adventure. That’s the definition. Now,
1:52:38 the divine that’s put forward in these library of stories has multiple characteristics. He’s
1:52:43 characterized in many ways. But there’s an insistence that that reflects an underlying unity.
1:52:49 Now, the unity is incomprehensible in its essence. So you have to accept that as
1:52:56 the initial starting point. You’re not going to get the answer. You can see something complex
1:53:04 from a variety of different perspectives. In the story of Noah, God is the impulse that comes to
1:53:12 the wise to prepare when trouble’s brewing. Now, you can think of that as an instinct.
1:53:19 You can think about it as got instinct, intuition, negative emotion, anxiety, but it’s more than
1:53:26 that because you can be afraid of something that isn’t real. Now, you might have to ask yourself,
1:53:34 okay, what are the preconditions for your fear? What are the preconditions to the validity of your
1:53:39 fear? So you’re afraid and you should be. Well, let’s say that’s the characteristic of someone
1:53:45 who’s wise. Okay, so then the question is, well, what’s the essence of the wisdom that makes your
1:53:54 fear valid? Noah is described in the story of Noah as a man wise in his generations. So that means
1:54:00 that by the moral standards of his time, he’s an upstanding human being. Okay, so now you can
1:54:06 imagine that means he exists in harmonious relationship with his present self and his future
1:54:12 self. Okay, that makes him mature. But then he also does that in a way that serves his wife
1:54:20 and his family and his community. So his self is balanced and optimized across those parameters.
1:54:27 That makes him secure in his foundation and properly oriented. If you’re secure in your
1:54:34 foundation and properly oriented upward, then there’s no difference between the voice of the
1:54:40 divine and the instinct for the instinct that preserves you in times of trouble. But you see,
1:54:47 you can’t exactly get there by the mere bottom up materialistic notion because you could think about
1:54:52 the fear that guides Noah as an instinct. But the instinct is pathological unless it exists in
1:55:00 this wider moral framework, because then you could have the fear of a coward. Well, that’s not helpful.
1:55:05 The wider moral framework, could that wider moral framework just be
1:55:09 I’m in my DNA, I’m hardwired to want to reproduce?
1:55:15 Yeah, but even reproduction is, see, this is I think where Dawkins went dreadfully wrong.
1:55:18 Sex and reproduction aren’t the same thing for people.
1:55:20 Not anymore, certainly.
1:55:27 Well, not at all, because we’re high investment reproducers. Sex just gets the ball rolling.
1:55:34 So, so here’s a question, how would you have to act to maximally ensure the survival of your
1:55:40 offspring? Okay, so now, what do you mean survival? Do you mean
1:55:49 that your son lives? Do you mean that your grandson lives? Do you mean that 20 generations down the
1:55:55 road from you? The pattern that you represented is still propagating itself successfully?
1:56:00 Does it mean that the people that you produce are able to take on all challengers because of
1:56:05 the manner in which they conduct themselves? That’s a lot more complicated than just sex,
1:56:12 like way more complicated. So the pattern that Abraham, so Abraham is the father of nations,
1:56:20 right? There’s an insistence in the story that the manner in which he conducts himself
1:56:31 as a hero, establishes the pattern that makes his descendants successful, eternally.
1:56:39 I just can’t figure out whether this is, whether, like, what all the things happened in in terms of,
1:56:45 is the Bible just a consequence of people trying to figure out our evolutionary motivations and
1:56:51 turn them into these stories that guide us? Why just? Okay, we can remove the word just.
1:56:55 Well, but that’s an important removal. It’s an important removal because it’s, you know,
1:57:00 because it has bound people. Is the Bible in part the story of human beings coming to consciousness?
1:57:08 Yes. Yeah. Yes. Okay, yeah. Does it reflect a deeper underlying reality? Yes. Yeah. How deep is
1:57:14 that underlying? Well, let’s say, okay, it’s a story about the psyche. And then let’s say, well,
1:57:20 no, it’s a story about the psyche in society. Okay, so well, no, it’s a story about the psyche
1:57:29 in society, in the natural world. Okay. Well, what’s underneath that? The source of nature,
1:57:32 society, and the psyche. This is an interesting question. It’s a very direct one. But I would
1:57:37 love just an answer that I, because I haven’t got clarity on this. What is it you believe,
1:57:42 what God is it that you believe in? I’ve heard you talk about this sort of substrate idea and such,
1:57:48 but in a simple way that I can understand, do you believe in a man in the sky God? Do you believe
1:57:54 in it? Well, that’s not as that’s not as primitive conceptualization as the atheists would have you
1:57:59 believe. What is it you believe? Well, there isn’t anything more complex in the known universe than
1:58:09 a human brain. So if you want a model for reality as such, like proclaiming that it has something
1:58:15 akin to the structure of the human psyche is not an absurd claim, given that that is the most
1:58:22 complex thing by far that we know of by far. So what is it you believe? Well, I’ve been explaining
1:58:29 it. But I mean, I did say I mentioned something which we skipped over very quickly because I
1:58:37 introduced it too rapidly. Postmodernists figured out that we live in a story, but then they left
1:58:45 to a faulty conclusion of two forms. Well, three, there’s no uniting story that was one of their
1:58:51 conclusions. In fact, the definition of postmodernism is skepticism of meta narratives. There’s no
1:58:58 uniting story. It’s like, well, that’s a stupid theory, because it there’s no union. So what,
1:59:05 there’s just diversity. Well, we worship diversity now in this utterly foolish manner. There’s no
1:59:12 difference between diversity and war. Without a uniting narrative, there’s nothing but war.
1:59:20 So no, that’s not going to work wrong, hedonistic self-gratification. There’s Michelle Foucault
1:59:26 for you to a T. It’s like, why is that wrong? Why can’t people just do what they want with whoever
1:59:32 they want all the time? Because it defeats itself and quickly. It’s not a sustainable game. If it’s
1:59:38 all about you and your whims, I don’t want to be anywhere near you. And that won’t be so good for
1:59:44 you. That’s not going to work. Power, that’s really where the postmodernists landed with
1:59:53 their, what would you say, temptation to turn towards Marx. It’s all about power. It’s like,
1:59:58 first of all, that’s probably a confession, if that’s what you believe. And second, no, it’s not.
2:00:05 Try tyrannizing your wife and see how well that works for you. Try tyrannizing yourself
2:00:12 and see how successful you are. Power is not the game. Okay, what’s the game? What’s the story?
2:00:18 I mentioned earlier, it’s voluntary self-sacrifice.
2:00:27 Right, you offer yourself up in the service of something higher. That’s the basis of society.
2:00:32 That’s the basis of psychological stability. The Christian insistence is that that’s the
2:00:40 basis of the world. I’m going to ask you again, because I want to be clear. What is the God you
2:00:46 believe in? I think that the claim that Christ is the embodiment of the prophet and the laws,
2:00:53 I think that’s true. That’s complicated. It’s very, very complicated, but I think it’s true.
2:01:04 So you believe that Jesus was God? Yeah. I think if you understand what that means,
2:01:11 that it’s indisputable. I’ll give you a brief explanation of why.
2:01:25 Christ takes the sins of the world onto Himself. That means all the problems that there are
2:01:30 are His problems. Right. Okay, so
2:01:42 the idea there is that there’s no difference between making that assumption and then actually
2:01:48 beginning to address those problems. And there’s no difference between that which best addresses
2:01:58 the problems of mankind and the divine. Those are the same thing. And I can’t see how that can be
2:02:04 otherwise, because the contrary hypothesis would be that you would adapt best to your life by avoiding
2:02:10 things that are difficult and terrifying. And no one believes that. And so the pattern of the passion,
2:02:17 this is the voluntary self-sacrifice issue taken to its extreme. The pattern of the passion is the
2:02:24 decision to voluntarily confront and welcome anything that happens to you, no matter what it is.
2:02:38 And that’s a terrible thing to ask or endeavor to undertake. But while the alternative is to shrink
2:02:45 away, well, the spirit of shrinking away is the divine. It’s like, I don’t think so.
2:02:54 Like, that’s preposterous. The spirit of unlimited courage? Well, that’s not a bad start for a
2:03:04 definition of what constitutes the divine. The highest possible value. Has your belief in God,
2:03:15 religion been shaken at all? Oh, yes. Definitely. Constantly. Over the last year and a half,
2:03:19 two years, you’ve been through a particularly difficult time with losing people in your life that
2:03:28 are foundational to you. Tammy as well. Oh, yeah. Well, and I was in extreme pain for three years.
2:03:35 Right. I went through three years where every minute of my life was worse than any minute
2:03:42 I had ever had previous to that. It was terrible. And did I lose faith?
2:03:53 Was it questioned, challenged? Absolutely. Absolutely. It just became absurd.
2:04:03 It was absurd. So many things had gone off the rails in my wife was dying. My daughter was ill.
2:04:13 I was things that blown up around me in 50 different ways. And I was like seriously in pain.
2:04:19 It was terrible. I was walking like 12 miles a day because I couldn’t sit. I did that for months.
2:04:28 Winter, rain, whenever I had a friend who walked with me. It was terrible. And yeah, I mean,
2:04:35 I thought what was the desperation? It wasn’t even the pain. It was the fact that I was in such
2:04:43 terrible shape that I felt that I was a felt. I believed that I was a burden to everyone around
2:04:50 me and that that was only likely to get worse. And I thought, what’s the sense in this? What’s the
2:05:00 possible significance of this? So yes, everyone’s faith is challenged. I mean, Christ himself cries
2:05:06 in despair out to God on the cross. And the story wouldn’t be believable without that.
2:05:13 Like if you’re going to live, you’re going to be pushed past your limit, right? If you’re going to
2:05:20 live. So, but who knows what you discover when you’re pushed past your limit?
2:05:27 In that moment, you know, I’ve been in my relationship for some time now and I genuinely
2:05:36 think I’d rather die myself than my partner die. And you were there as Tammy was struggling with
2:05:42 her health, which is not something I’ve heard you actually talk about before in what I’ve observed.
2:05:44 She was dying.
2:05:51 Is that harder to take for you than your own pain and struggle?
2:05:56 I think generally, if you love someone, it’s worse to see them suffer than to suffer yourself.
2:05:58 You certainly figure that out when you have kids.
2:06:03 And this all happens at the same moment, the same couple of years of your life.
2:06:10 Is there anything to, you know, people always search for silver linings and things.
2:06:12 Is there anything?
2:06:19 We’re both alive. My family’s thriving. My adventure is expanding.
2:06:24 Life isn’t fair, is it? Doesn’t appear to be very fair.
2:06:28 Because, I mean, this is how your story ended in that regard.
2:06:33 I don’t know if an adventure is fair. I don’t even know if that’s what we want.
2:06:37 Like this is something I really came to understand more deeply when writing this book.
2:06:43 What are we built for? We’re built for a maximal challenge.
2:06:47 And that isn’t the way we view ourselves in the modern world.
2:06:52 We view ourselves as built for pleasure, you know, pornography.
2:07:03 We view ourselves as built for consumption or for safety or for maybe for egotistical
2:07:12 self-aggrandizement and fame. Those are, look, many, all of those things are better than their
2:07:18 absence, let’s say. You know, I think part of the reason that Andrew Tate is so popular among
2:07:24 young men because it’s better to be a successful reprobate than a useless scrounger.
2:07:31 Seriously. I mean, seriously. But that’s why the villain in stories is often admirable compared
2:07:39 to the coward, right? At least the villain is out there like doing villain things, you know, but
2:07:43 At least he has meaning. Well, and he’s not, he’s not.
2:07:46 The villain, at least the villain has meaning.
2:07:51 The villain’s on a quest of sorts, you know, a committed and a committed villain can learn.
2:07:52 That’s another thing too.
2:07:56 What are we built for?
2:08:04 I think we’re built for maximal challenge. And that’s way more interesting. I mean,
2:08:12 one of the things that, see, I figured out that lies, that totalitarian states were
2:08:18 a consequence of lies in about 1985. I really figured it out. I’d been reading Solzhenits
2:08:22 and then Carl Jung. I’ve been reading, I was reading a lot. I was really obsessed by it.
2:08:30 I thought, oh, I see. So hell is the dominion of the lie. Okay, so what do you do about that?
2:08:37 Well, you stop lying. That’s how you fight it. And that means you do that in your own life. You
2:08:44 just stop, just you practice stopping. You practice not doing the things you know you shouldn’t do.
2:08:50 You practice paying attention to your words to see if they’re landing solidly and they make
2:08:59 you confident instead of weak, right? You abandon your short-term desire for control and power,
2:09:05 understanding that there isn’t anything better that can happen to you than what happens if
2:09:12 you tell the truth, right? No matter what it looks like to you in the moment. It’s a strange thing,
2:09:16 but I can’t see how it could be otherwise, because you’d have to hypothesize that you’re
2:09:25 going to align yourself with life, with nature, with society, with God, with yourself by lying.
2:09:30 No one believes that. You might think you can get away with it. That’s way different, right? But no
2:09:41 one believes that. So, well, so then what happens in consequence of that? Well, I think what happens
2:09:46 in consequence of that is what happened to Abraham. Your life just goes like this.
2:09:52 Just opens and opens and opens and opens. And I don’t think there’s any limit to that.
2:10:02 And that’s ridiculously entertaining, like unbearably entertaining. There’s what you want
2:10:07 in your life. You want it to be unbearably entertaining. And it’s funny, you know, when you
2:10:14 watch people go to movies, I mean, James Bond, right? That’s an unbearably entertaining life.
2:10:19 And that’s what people want to see when they go to a theater, because that’s what they want.
2:10:27 That’s what they want. And maybe all the sorrow and catastrophe that’s part of that has to be
2:10:34 part of it, because otherwise there’s nothing about it that’s glorious.
2:10:42 Why does that move you so much?
2:10:56 Because life is very wide. You know, there’s the the peaks and valleys are
2:11:06 very distant from one another. And I don’t know, maybe as you ascend uphill, your understanding of
2:11:12 the chasm between the peaks and valleys also increases. You know, because you think maybe as
2:11:20 you’re successful, you’re happier. Well, first of all, I’m not sure that success and happiness are
2:11:25 the same thing. I’m not sure that we want them to be the same thing. I don’t even know what people
2:11:31 mean when they say they want to be happy. If you investigate it, technically you find out that
2:11:35 really what people mean when they say they want to be happy is that they don’t want to suffer.
2:11:42 That’s different than the enthusiastic joy that you might think about, you know,
2:11:45 that’s part and parcel of a child’s laughter. You want to be happy. What do you want to be
2:11:48 laughing all the time? Is that what you’re saying? Well, no, that’s not what I mean. Well,
2:11:53 what do you mean? Do you mean the gratification that comes along with the cookie at one in the
2:11:58 morning? No, that’s not what I mean. Well, okay, what do you mean? Well, I don’t know. It’s like,
2:12:04 yeah, you don’t know. Partly what you mean is you don’t want pointless suffering. Fair enough,
2:12:08 you know, fair, fair enough, but that doesn’t mean it’s happiness. That’s your goal.
2:12:13 That’s nice. I don’t think that’s your goal. I don’t think your podcast would be successful
2:12:18 if that was your goal. I think you would have washed up on the shoals of triviality long ago.
2:12:25 I do. Well, there’s something you’re doing that’s working. There’s something about the way you’re
2:12:31 approaching the situation that’s of broad appeal. There’s some archetypal pattern that’s
2:12:38 you’re acting out in your conduct in your podcast, because otherwise it wouldn’t have the effect it
2:12:46 has. It’s true. I agree. I don’t know what it is, but because… Well, you know some of it.
2:12:55 We talked about some of it. You said that you can apprehend the outline of some of the principles.
2:13:01 Some of that you probably discovered as you went along rather than putting them in place to begin
2:13:08 with. This seems to work. So that’s a discovery of a pathway. Well, as a podcast as well,
2:13:11 I don’t think you really truly understand your principles until they’re tested.
2:13:17 Especially when they’re tested from both sides. So this side’s telling you to be more like this,
2:13:22 and this side’s screaming you to be more like this, and you’re faced with a decision. When I
2:13:25 started out as a podcaster, there was no one screaming. There was no one there. Right. Right.
2:13:30 But at some point in the journey, you get immense pressure. Yeah. Well, then you’re also forces a
2:13:34 decision out of you. Yeah. Well, you’re also in a situation then when you have to start worrying
2:13:38 about your reputation, which is something you don’t have to worry about when no one knows who
2:13:43 you are. And it’s very dangerous to worry about your reputation. As soon as you start worrying
2:13:48 about your reputation as a podcaster, you’re going to fail. Because you’re not interesting then.
2:13:54 You’ll stop taking risks. Yeah. So then another question emerges, you got people yelling at you
2:13:58 from this side and this side. Well, how do you know what’s right? Well, it isn’t…
2:14:03 Partly it’s by listening because you want to pay attention to your audience. But
2:14:09 there’s something guiding you if you do what you’re doing properly that has nothing to do with
2:14:15 the clamor. Yeah. It’s funny because actually, links back to some of the principles we’ve talked
2:14:20 about today. It’s one of the things I’ve learned is having a good relationship, like good friendships
2:14:26 and a good relationship with my wife is actually the foundation for me to be able to navigate
2:14:32 the people screaming at me from both sides. Yeah. Why? Because it just anchors me in…
2:14:40 It’s like an anchor of knowing who I actually am, irrespective of the
2:14:46 crowd. The crowd telling you who you are. Yeah. Well, that’s a good illustration of distributed
2:14:54 identity. Yeah. Yeah. It’s like you are your wife and your friends and your family. Yeah. Right?
2:15:01 There’s no… Fundamentally, there cannot be any separation there. Yeah. Yeah. And when you
2:15:06 said you’ve experienced that, it’s like that’s what gives you… That’s part of what gives you a
2:15:12 foundation. It’s like, yeah, that’s not a losery. And it’s nice because as you said, when I go out
2:15:16 into the world, everyone is very nice to me. It’s just if you spend too long on the internet,
2:15:20 people scream at you from both sides. They say, “Do it more like this. Do it like this.
2:15:24 Wear the CEOs. This is called Diary of the CEO. We want more of these kind of guests. We should
2:15:28 talk about this politics. Trump, Kamala, Trump. And at the middle of that, you’re going, “Fuck
2:15:32 in hell.” And that’s where you have to take some time to really tune in yourself and go,
2:15:37 “Who am I? And why am I doing this? And what are my principles?” And irrespective of the principles
2:15:44 I choose, or I believe in, that there’s going to be suffering and there’s going to be sacrifice.
2:15:49 And there’s going to be great adventure as well. And the good… One thing I really like that helps
2:15:54 me for some bizarre reason is the knowledge that I will die someday. Why does that help?
2:16:03 It’s just… It’s a good question. Why does it help? It helps because I think it’s focusing
2:16:09 in me on what actually matters in a way that I wouldn’t be as easy to otherwise. What it’s
2:16:13 saying is it’s just a reminder of, “Okay, if I’m going to die someday, then actually this person
2:16:21 screaming at me to be more like this, it obviously doesn’t matter.” It obviously doesn’t matter in
2:16:25 the context of my other priorities. Well, it might be that death is what makes things matter.
2:16:30 Scarcity always makes the value of something. Well, right. And we’re talking about a kind of
2:16:34 ultimate scarcity then. You can ask yourself… One of the fundamental questions you can ask
2:16:42 yourself is, “What is the nature of the real?” And I think death makes things real. I agree.
2:16:46 Yeah. That’s why it’s an important… I don’t know. It seems like a weird thing to say, but it
2:16:53 reminds me that what’s trivial and what’s not, in the context of a finite amount of resources,
2:16:58 time, attention that I can commit, it’s foolish to commit some of them to
2:17:03 some of the things that I find myself committing them to sometimes when I remind myself of that
2:17:09 death. How do you pick your guests? Curiosity. Yeah. That’s… I pick people I want to talk to.
2:17:13 It’s like, “I’d like to hear what that person has to say.” Yeah. And it’s something that I’m
2:17:19 trying to learn. So it’s typically when I’ve seen you wrote a book called “We Who Wrestle with God.”
2:17:25 That’s the word “Israel,” eh? That’s what “Israel” means. Yeah, I am. And that’s the chosen people of God.
2:17:30 Israel. I didn’t know that. Yeah. But I thought this is a subject that I’m curious about.
2:17:36 So I would like to talk to Jordan to see if he can help me fill in this sort of jigsaw puzzle in
2:17:39 my brain of subject matters that relate to this. And I evolve. I’m probably going to have kids soon.
2:17:43 And whenever my kids, I’m going to be curious about parenthood and I’m going to speak to,
2:17:48 you know, guests that can help me with that. That’s been my framework. And it’s worked
2:17:54 in terms of, “I still like doing this.” Well, there’s no reason. So when I’m on stage lecturing,
2:18:02 I’m on a journey. It’s a real journey. Yeah. It’s not an act. Like, I pose a question to myself
2:18:09 before I go on stage. It’s a question I want the answer to and I don’t have. And I go on stage
2:18:16 and I try to move towards the answer. And people come along and I want to go there and they want
2:18:20 to come along. It’s a good deal. And the podcaster like that, if you’re doing them honestly, it’s
2:18:24 like, I want to talk to this person. That’s a really nice way of thinking about it. Moving
2:18:29 towards an answer. Yeah. Not even sure what the answer is, but. Well, and it’ll change as you
2:18:34 approach it. Move towards the answer. Right. The questions and the answers change as you move
2:18:38 towards it. That’s okay. That’s fine. We were touching this earlier, but it’s something that
2:18:43 I wanted to touch on because one of the themes of this podcast is often the subject of grief.
2:18:46 And I read that you’d lost both of your parents within sort of six months of each other.
2:18:52 What does that moment teach you about priorities, about life, about what matters, about
2:18:55 anything that you could pass down to me that’s important?
2:19:07 Things last way less long than you think. So you should be aware of that and not take things for
2:19:14 granted. No. And so, and I don’t think I took my parents for granted. Now, did I do that perfectly?
2:19:21 Well, we don’t do things perfectly, but it was pretty good. It was pretty good.
2:19:28 I learned when my, I watched my wife’s family go through the death of their mother.
2:19:39 And one of the consequences of that was that my wife and her siblings and her father pulled closer
2:19:48 together in during that time. And that really, it was like a wound healing, you know? And so I saw
2:19:55 that and I saw that that worked. So for example, Tammy has a stronger relationship with her older
2:20:03 brother than she did before her father also died. So we lost her father and my father and my mother
2:20:11 this year, basically. It isn’t that her brother substituted for her father, but it was that there
2:20:19 was more there than she had made use of. And so when her father departed, the possibility of expanding
2:20:24 that relationship with her brother was on the table. And I did the same thing with my sister and my
2:20:36 brother. And that’s helpful. It’s helpful. So there’s opportunity everywhere, even in grief,
2:20:41 there’s opportunity. Is there one lesson that your father taught you? Pay attention.
2:20:52 He was good at that. He taught that very well. And it wasn’t a good idea to not pay attention around
2:21:04 my father. I wouldn’t describe him as an easy person. He had high standards and he was rather
2:21:14 unforgiving. And I don’t know, do you forgive the people that you love for not being everything
2:21:22 they could be? That’s a hard question. It’s okay, dear. It’s like, is it now? I think we have a lot
2:21:30 of that in our culture. It’s okay. I like you just like you are. Do you forgive him?
2:21:36 Yes, I don’t think they’re…
2:21:44 My dad and I sorted out our differences a long time ago. You know, when I left home,
2:21:49 our relationship was somewhat fractious from the time I was 13 to the time I left home.
2:21:56 He developed quite a severe depression, which ran in my family. And that made him
2:22:05 harder to understand than had been the case previously. It also made the probability that if
2:22:15 there were events in the household that they would be, they’d have more reverberation than they would
2:22:26 have otherwise. And that was confusing to me. I understood why that happened later, not much later,
2:22:31 and it wasn’t very long after I left home that whatever differences I had with my father were
2:22:39 irrelevant. So we didn’t really have unresolved issues, I wouldn’t say. What about your mother?
2:22:43 What’s the one lesson? My mom was great. What’s the lesson if any she left with you?
2:22:52 My mother was a very hospitable person. And in the Old Testament accounts, hospitality is a
2:23:00 cardinal virtue. And she was very good at making people welcome. The day my mother died, I thought
2:23:06 about her most of the day, that day, memories came to mind. And one of the things I realized
2:23:10 about my mother was that I don’t have a single negative memory of my mother.
2:23:16 It was really quite something to know someone for 62 years.
2:23:25 And really, I really don’t have a negative memory of my mother. I don’t remember any
2:23:28 time where she acted.
2:23:40 She was a good person, my mother.
2:23:51 I could always make her laugh. She had a very good sense of humor. I appreciated that a lot.
2:23:58 And although she was a very agreeable person and a very feminine person,
2:24:07 she was tough too. And she wasn’t an edible type. She had strong protective instincts,
2:24:13 but her desire to help her children become independent trumped that for sure.
2:24:17 Jordan, we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question
2:24:22 for the next, not knowing who they’re leaving it for. And the question left for you is,
2:24:25 how do you feel most misunderstood?
2:24:42 I don’t know if I am misunderstood. I think the people who don’t like me,
2:24:47 some of them have me confused with some figment of their imagination.
2:24:51 Some of the people who don’t like me, they understand me.
2:24:57 They just don’t like what they understand. They don’t like what it implies.
2:25:06 And so that’s okay with me. I don’t feel misunderstood, I wouldn’t say.
2:25:08 I’ve got nothing to complain about.
2:25:18 People who’ve been listening to me, they understand me. And as far as I can tell,
2:25:22 that’s been very good for them. And that’s unbelievably gratifying for me.
2:25:26 You must experience that. I mean, your podcast has had a broad effect.
2:25:32 And I presume a positive effect on people. There isn’t anything better than that,
2:25:38 to see that what you’re doing has that broadly salutary effect. That’s great.
2:25:43 That’s another indication of our essentially, I would say, religious nature.
2:25:48 You know, Jaco Willing told me this, you know, Jaco said that he could,
2:25:55 he could have easily been like a gang leader, criminal type. He’s a tough warrior character,
2:26:01 you know. And he said when he went into the military, he discovered that being the leader of
2:26:04 a team and moving people in a positive direction, there wasn’t anything better than that.
2:26:09 And so that just straightened him out, you know, and I feel exactly the same way.
2:26:14 There isn’t anything better than that. And so I’m able to do that. And I see the evidence of
2:26:20 that all the time. And whatever misunderstandings there might be about me necessary or unnecessary
2:26:24 are so trivial compared to that, that they’re not, they don’t even really register.
2:26:27 What a privilege. That’s for sure.
2:26:31 Jordan, thank you so much. It’s a privilege we share, because doing this for me is a great
2:26:35 privilege. And the fact that it positively impacts anyone is everything you’ve just said.
2:26:38 And I see that in your work, but also I see it when we have these conversations in the
2:26:43 immense avalanche of people who profess that you’ve changed their life in some positive way
2:26:46 and move them in a better direction. And that’s irrefutable and no one can, you know,
2:26:51 I mean, as I say, there’s no greater privilege. So Jordan, thank you so much for your time.
2:26:52 I appreciate it. Thank you.
2:26:55 You bet. Thanks for the invitation again. It’s always a pleasure to talk to you.
2:26:55 Thank you.
2:27:01 Isn’t this cool? Every single conversation I have here on The Diary of a CEO, at the very end of
2:27:07 it, you’ll know, I asked the guest to leave a question in The Diary of a CEO. And what we’ve
2:27:13 done is we’ve turned every single question written in The Diary of a CEO into these conversation
2:27:20 cards that you can play at home. So you’ve got every guest we’ve ever had, their question,
2:27:27 and on the back of it, if you scan that QR code, you get to watch the person who answered that
2:27:33 question. We’re finally revealing all of the questions and the people that answered the question.
2:27:41 The brand new version two updated conversation cards are out right now at theconversationcards.com.
2:27:45 They’ve sold out twice instantaneously. So if you are interested in getting hold of some
2:27:49 limited edition conversation cards, I really, really recommend acting quickly.
2:28:13 [Music]
Họ là những nhà tâm lý học đang bị ám ảnh, các nhà tâm lý học nghiên cứu bị ám ảnh với việc đo lường và định nghĩa khái niệm, đã dành rất nhiều thời gian để tổng hợp các khái niệm. Những gì họ làm, theo một cách nào đó, tương đương với sự phát triển của các mô hình ngôn ngữ lớn ban đầu. Vì vậy, các nhà tâm lý học đã ở tuyến đầu của điều đó ở khía cạnh thống kê. Các từ mà chúng ta sử dụng để mô tả con người thường tụ lại với nhau. Ví dụ, nếu bạn hướng ngoại, bạn sẽ xã hội và hạnh phúc. Bạn rất nhiệt huyết. Được rồi, những điều này tụ lại với nhau. Nếu bạn lo âu, bạn cũng có xu hướng bị thất vọng, chán nản, đau buồn và đau đớn, tất cả các cảm xúc tiêu cực đều tụ lại. Các từ liên quan đến sự đồng cảm của bạn cũng tụ lại. Các từ liên quan đến sự trách nhiệm của bạn cũng tụ lại, và các từ liên quan đến sự sáng tạo cũng vậy. Đó là năm chiều kích cơ bản của tính khí. Một trong những từ tụ lại với cảm xúc tiêu cực là sự tự nhận thức, có nghĩa là sự tự nhận thức liên quan chặt chẽ đến nỗi khổ đau mà chúng không thể phân biệt một cách khái niệm, điều đó có nghĩa là, về mặt thực tế, càng nghĩ về bản thân mình, bạn càng đau khổ. Và điều đó có lý khi bạn hiểu con người xã hội như thế nào. Chúng ta xã hội đến mức bạn có thể lấy những con người không hòa nhập nhất có thể tưởng tượng, như tội phạm tâm thần, và bạn có thể trừng phạt họ bằng cách bỏ họ vào tù giam một mình. Đó là cách mà con người xã hội. Do đó, sức khỏe tâm thần của bạn phụ thuộc nhiều hơn vào việc bạn nằm trong một cấu trúc xã hội hơn là vào, nói, tính nhất quán nội bộ của hệ thống niềm tin của bạn. Trên thực tế, tôi nghĩ rằng nó hầu như không phụ thuộc vào tính nhất quán nội bộ của hệ thống niềm tin của bạn. Nó giống như, có ai thích bạn không? Bạn có bạn bè không? Bạn có ai yêu bạn không? Hoặc còn hơn, hoặc có thể còn sâu sắc hơn, có những người nào mà bạn hy sinh không? Đúng không? Điều này rõ ràng có liên quan đến chủ đề của cuốn sách này, bởi vì mối quan hệ với thần thánh trong các câu chuyện mà tôi đang trình bày trong cuốn sách này, hầu hết đều là các câu chuyện Cựu ước, mối quan hệ với thần thánh là một mối quan hệ hy sinh. Thần thánh là đối tượng mà hy sinh được hướng về. Vâng, nếu bạn kết hôn, đó là một sự hy sinh vì bạn hy sinh khả năng có mối quan hệ với tất cả những người phụ nữ khác cho người phụ nữ đó. Một người sẽ làm gì ở cấp độ cá nhân nếu họ thấy mình ở trong một xã hội mà chủ nghĩa cá nhân đã lên ngôi và họ không thể dễ dàng thay đổi xã hội đó? Có những lựa chọn hàng ngày, hàng tuần đang khiến tôi xa rời ý nghĩa và mục đích cũng như có vẻ, tôi đoán, cảm giác trách nhiệm tập thể? Như người cá nhân đang nghe điều này hiện tại, hoàn toàn đồng ý với bạn thấy mình là một người cô đơn, vì vậy, tôi nên làm gì về điều này, Jordan? Vâng, một trong những điều bạn làm với những người khó chịu, những người có xu hướng cạnh tranh và đạt được chiến thắng cho bản thân là một trong những bài tập bạn có thể làm với những người khó chịu. Nếu bạn là một người hướng ngoại khó chịu, bạn có xu hướng trở nên tự mãn. Và vấn đề với điều đó, về mặt kỹ thuật, là bạn làm cho mọi người xa cách. Và vấn đề với điều đó là trong khi bạn rất xã hội. Vậy nếu bạn làm cho mọi người xa cách, thì bạn sẽ không có ai cả. Và không chỉ điều đó khiến bạn cô đơn, mà nó cũng cực kỳ không thực tiễn. Ý tôi là, bạn chắc chắn, và không nghi ngờ gì, học được điều này hơn khi bạn trở nên thành công. Giống như bạn cần một đội ngũ. Và đúng vậy, càng chặt chẽ thì mọi người càng làm việc theo cùng một hướng, mọi thứ càng hoạt động tốt hơn. Nó không hữu ích khi là một người tự mãn, vì có thể bạn đạt được điều bạn muốn ngay bây giờ lần này. Nhưng như một chiến lược phổ biến trong thời gian, đó là một trò chơi suy thoái. Okay, vậy bạn sẽ làm gì? Vâng, thay vì suy nghĩ về những gì bạn muốn, hoặc thậm chí nghĩ về cách lên kế hoạch liên quan đến các mục tiêu của bạn, bạn có thể nghĩ về những gì bạn có thể làm cho người khác, hoặc bạn có thể nghĩ về những gì bạn sẽ làm nếu bạn chỉ làm những điều đúng và thật. Những định hướng đó rất khác nhau, đúng không? Và định hướng tôn giáo cơ bản là định hướng về những gì là đúng và phải. Và bạn có thể nói, vâng, tôi không biết điều gì là đúng và phải. Giống như, đúng vậy, một chút, vì kiến thức của chúng ta có giới hạn và chúng ta không biết gì. Vậy chúng ta có hiểu bản chất của điều tốt nhất không? Vâng, không, nhưng rất hiếm người không biết một số thời điểm khi họ làm điều gì đó sai. Và cũng không có người nào tồn tại mà không có một số khái niệm về điều tốt, vì bạn không thể hành động mà không có khái niệm về điều tốt, bởi vì bạn hành động hướng tới một mục tiêu mà bạn xem là mong muốn. Vì vậy, điều đó là đúng. Ý tôi là, trừ khi bạn đang cố gắng làm cho cuộc sống của mình tồi tệ hơn, và thỉnh thoảng người ta thực sự làm điều đó, nhưng hãy tin rằng đó là một ngoại lệ. Bạn phải đã xuống địa ngục theo một cách nào đó trước khi bạn ở trong một tình huống mà bạn đang tích cực làm cho cuộc sống của mình tồi tệ hơn. Điều đó có thể xảy ra. Nhưng giả sử rằng bạn tương đối ổn định trong lĩnh vực bình thường, thì bạn luôn hướng tới điều gì đó tốt đẹp hơn, vì nếu không, sẽ không có động lực. Chúng ta biết điều này về mặt kỹ thuật. Điều này thậm chí không thể tranh cãi. Vì vậy, các hệ thống cảm xúc tích cực khiến bạn nhiệt huyết, để làm đầy bạn với ham muốn hướng tới một mục tiêu, độc lập với nỗi sợ hãi, hãy nói, bạn biết đấy, vì bạn có thể hướng tới một mục tiêu an toàn vì bạn sợ, nhưng hãy tưởng tượng bạn đang cố gắng đạt được điều gì đó. Bạn có một mục tiêu. Các hệ thống cảm xúc tích cực hoạt động để theo dõi tiến trình tới mục tiêu. Cảm xúc tích cực là hệ quả của bằng chứng về sự chuyển động hướng tới một mục tiêu mong muốn. Okay, giờ bạn có một mục tiêu gần gũi.
Bạn biết đấy, mục tiêu gần nhất của chúng ta hiện tại có thể chỉ là, ở cấp độ vi mô nhất có thể, thể hiện những dấu hiệu trên khuôn mặt thể hiện sự quan tâm trong cuộc trò chuyện, đúng không? Đó là một mục tiêu rất nhỏ, nhưng nằm bên trong mong muốn của chúng ta là có một cuộc trò chuyện thú vị về chủ đề mà chúng ta đang thảo luận ngay bây giờ. Rồi sau đó, trong toàn bộ podcast, và dưới dạng một phần của doanh nghiệp podcast mà bạn đang tham gia, cũng như phần thuộc về doanh nghiệp sách mà tôi cũng tham gia, đó là một phần trong cái nhìn của chúng ta về thế giới, đúng không? Vì vậy, bạn thấy ở đó, có những lớp lang của cái tốt mà không có giới hạn tối đa. Đó là thang Jacob, bởi cách nói đó. Và ở đỉnh cao của cái đó là cái tốt chính nó, cái mà về mọi khía cạnh là thần thánh, bạn hiểu thế nào về điều đó? Đó là một định nghĩa. Điều tôi muốn nói là trong hệ thống phân cấp của cái tốt, cái thần thánh là đỉnh cao, đúng không? Bây giờ, tôi không biết đó là gì. Đó cũng là một điều nhấn mạnh trong các văn bản kinh thánh, bởi cách nói đó. Cuối cùng, cái thần thánh là điều không thể diễn tả. Nó không thể định nghĩa được. Và nó vượt ra ngoài bạn. Đây là một phần lý do thực tiễn cho điều đó. Bạn cũng biết khi điều này xảy ra, khi bạn tiến tới một mục tiêu, hãy giả sử bạn đạt được một mục tiêu. Được rồi, bây giờ bạn đã hoàn thành. Vậy bạn có xong chưa? Giống như, không, một mục tiêu tiềm năng mới xuất hiện, một đỉnh cao mới. Và có thể bạn sẽ đạt được điều đó, nhưng rồi một cái mới lại xuất hiện. Và vì vậy bạn có thể nói rằng, lĩnh vực của cơ hội là không giới hạn, đúng không? Bởi vì điều mà đang ở đỉnh cao lùi lại khi bạn tiến gần đến nó. Và bạn có thể nói đó là một định nghĩa kỹ thuật về Chúa, điều này là chính xác. Đó là một định nghĩa kỹ thuật về Chúa. Chúa là cái tốt mà tất cả các điều tốt hướng đến. Đây là những định nghĩa một lần nữa, nhớ rằng, chúng không phải là những tuyên bố của niềm tin, chúng là những định nghĩa. Vì vậy, chúng ta rõ ràng đều tin rằng tất cả những điều tốt đều chia sẻ một cái gì đó chung với nhau, bởi vì nếu không thì chúng ta sẽ không có thể loại tốt. Và rồi chúng ta đều tin rằng có những thứ hạng của cái tốt, bởi vì nếu không thì mọi điều tốt sẽ có giá trị theo đuổi như nhau, không ai tin điều đó. Vì vậy, có một thứ hạng. Chà, nếu có những thứ hạng hướng đến một mục đích nào đó hoặc một đỉnh cao nào đó, bạn cũng có thể nghĩ về nó như một nền tảng, tùy thuộc vào bối cảnh ẩn dụ mà bạn muốn sống trong đó. Vậy câu hỏi trở thành, bạn đặc trưng hoá điều mà là mục đích tối thượng như thế nào, điều mà nên là mục đích tối thượng? Chà, những câu chuyện mà nền văn hóa của chúng ta dựa vào đặc trưng điều đó trong câu chuyện. Bạn có nghĩ nhiều người có một mục đích tối thượng trong tâm trí của họ không? Họ có, dù họ biết hay không. Bạn sẽ nhớ điều đó như thế nào? Vì vậy, như người bình thường đang nghe điều này bây giờ, họ có ý thức gì về điều họ đang suy nghĩ không? Không, nhưng nó ngầm hiểu. Được rồi, một trong những điều mà các nhà tư tưởng phân tâm học nhấn mạnh, đặc biệt là Carl Jung, là mọi người đều thể hiện một câu chuyện. Đôi khi đó là một câu chuyện bi thảm. Đôi khi đó là câu chuyện về địa ngục. Như bạn bị mắc kẹt trong một câu chuyện theo cách này hay cách khác. Bây giờ, bạn có biết các đường nét của câu chuyện của bạn không? Không nhất thiết. Ý tôi là, mọi người thường rất kém trong việc mô tả chính họ. Họ không biết họ đang làm gì. Điều đó không có nghĩa là họ không đang làm gì cả. Và bạn cũng có thể nghĩ về họ như là chiến trường giữa những câu chuyện đối lập. Điều đó cũng xảy ra. Điều đó chỉ có nghĩa là họ đang bị phân chia trong tâm trí của họ. Vâng, họ đang bị kéo theo nhiều hướng cùng một lúc. Ai đó đã nói với tôi thực sự hôm qua, họ đã nói, một cách thú vị để hiểu câu chuyện của chính bạn là trả lời câu hỏi. Nếu bạn là một nhân vật, một nhân vật hư cấu, bạn sẽ là ai? Và trong điều đó, bạn sẽ tìm ra xem bạn có loại câu chuyện anh hùng hoặc bạn là nạn nhân hay không. Vậy tôi sẽ hỏi bạn câu hỏi đó. Vâng, đúng rồi. Bạn sẽ là nhân vật hư cấu nào? Bugs Bunny. Bugs Bunny là một nhân vật lừa đảo. Đúng vậy, vậy câu trả lời nghiêm túc hơn. Bạn có bao giờ đọc “Kẻ ngốc” không? Không. Vâng, có lẽ tôi là nửa kẻ ngốc và nửa Raskolnikov. Đó là một cách nhìn khác. Tại sao bạn lại nói như vậy? Nhân vật trong cuốn tiểu thuyết “Kẻ ngốc” của Dostoevsky là một kẻ ngốc thánh thiện. Đó là một sự kết hợp kỳ lạ. Một người đang làm những điều đúng đắn theo cách mà, tôi e rằng, không rõ ràng, mà có thể dễ dàng bị nhầm lẫn với sự ngây thơ hoặc sự ngu ngốc, thậm chí tính chơi đùa, tôi e rằng. Bạn có đặc trưng mình như vậy không? Vậy khi đó là làm những điều đúng, nhưng theo cách mà người khác nhận thức là ngu ngốc hoặc ngây thơ? Hoặc thậm chí có khi là ác tâm. Bạn biết đó, tôi có nghĩa là, một phần lý do tại sao mọi người đã nhắm đến danh tiếng của tôi. Điều đó có bao giờ làm phiền bạn không? Người ta nhắm đến danh tiếng của bạn hoặc họ? Chắc chắn rồi. Ý tôi là, đôi khi nó như là đã rất đau khổ, rất đau khổ. Những trận chiến mà tôi đã có với College of Psychologists ở Ontario, đó không phải là chuyện đùa. Nó rất, rất căng thẳng và không thể chấp nhận được. Thật tốn kém, hàng trăm ngàn đô la. Nhiều năm, đã 10 năm chiến đấu pháp lý. Sự vu khống trên báo chí. Họ đang cố gắng làm suy yếu sự tín nhiệm chuyên nghiệp của tôi với một mức độ thành công nào đó. Bạn biết đấy, vì khi mà tổ chức chuyên nghiệp của bạn nhắm đến bạn, người ta phải đưa ra một lựa chọn. Hoặc là tổ chức chuyên nghiệp đó tham nhũng và sai trái hoặc cá nhân bị nhắm đến là tham nhũng và sai trái. Dễ dàng để có được kết luận thứ hai và trong hầu hết các trường hợp, trong một tình trạng hợp lệ, đó là kết luận đúng. Và thật sự là rất căng thẳng khi thấy mình bị chiến đấu tại Đại học Toronto. Tôi thích làm việc ở đó. Nơi đó có vấn đề nhưng nó khá hoạt động và tôi thực sự thích ở đó. Tôi yêu thích sự nghiệp của mình như một giáo sư. Tôi đã có mối quan hệ tốt với các sinh viên đại học và sinh viên sau đại học. Tôi yêu nghiên cứu của mình, mà cũng đã biến mất. Vậy thì, đó là những tranh chấp nghiêm trọng mà tôi đã có về mặt danh tiếng, hãy nói vậy.
Có rất nhiều lời nhận xét không chính thức mà tôi thực sự không quan tâm lắm từ các nhà báo và những người khác, mặc dù đôi khi điều đó rất tàn nhẫn, vì mỗi khi điều đó xảy ra, đặc biệt là khi mọi thứ vừa bắt đầu phát triển xung quanh tôi, hãy nói là trên sân khấu công cộng, khi tôi gặp phải một nhà báo có tính cách tâm thần chính trị đặc biệt, điều này xảy ra khá thường xuyên, đặc biệt là ở Vương quốc Anh, thì thật sự đó là một cuộc sòng bạc, không biết mọi chuyện sẽ đi theo hướng nào. Nó có thể đã kết thúc mọi thứ đối với tôi và gia đình tôi. Điều đó chắc chắn đã xảy ra ba hoặc bốn, năm lần, có thể nhiều hơn thế. Vậy nên, đúng là điều đó rất gây phiền phức. Bây giờ, và thực sự trong một thời gian dài, tất cả những điều đó diễn ra trong một bối cảnh rộng lớn hơn rất nhiều. Tất cả các tương tác tôi có với mọi người trong cuộc sống thực của tôi đều cực kỳ tích cực. Và bạn sẽ nói, tích cực và đáng hài lòng? Đó là một hình thức khổ đau, theo một cách nào đó, và mọi người đều phải trải qua sự khổ đau.
Vì bạn đã trải qua điều đó, liệu bạn có thể phát triển một chiến lược hay một điểm tựa nào đó giúp bạn khi gió thổi như vậy không? Ừ, chắc chắn rồi. Ý tôi là, tôi đã có những mối quan hệ rất mạnh mẽ khi mọi thứ bắt đầu phát triển xung quanh tôi. Và điều đó đã trở thành hiện thực hơn. Tôi có một gia đình rất gắn bó và một nhóm bạn bè rất khăng khít. Bây giờ, tôi đã mất một số người bạn bên lề, nhưng bạn biết đấy, điều đó thật không may, nhưng cứ như vậy thôi. Có điều đó. Bây giờ, đó có phải là một chiến lược không? Thì, không hẳn là một chiến lược vì tôi không thiết kế nó theo một mục đích nào. Nó giống như một kết quả tự thân, phải không? Ý tôi là, tôi có con không phải như một bước đi chiến lược, mà vì tôi thích trẻ con. Vì vậy, và tôi đặc biệt thích con của mình. Đó không phải là một chiến lược. Và tôi thực sự có một mối quan hệ tuyệt vời với vợ tôi. Và như tôi đã biết cô ấy suốt 52 năm, đó là một khoảng thời gian rất dài. Cô ấy chắc chắn là bạn tốt nhất của tôi và có thể đã là như vậy trong 52 năm. Và điều đó thực sự hữu ích. Và điều đó liên quan trở lại vấn đề danh tính mà chúng ta đang thảo luận. Danh tính của tôi được cấu trúc tốt trong nghĩa xã hội. Và về mặt chiến lược, vâng, tôi có một chiến lược meta, tôi nghĩ vậy. Tôi chỉ nói những gì tôi nghĩ. Vậy bây giờ, đó có phải là một chiến lược không? Nó phụ thuộc vào cách bạn định nghĩa chiến lược. Đó không phải là một chiến lược được thiết kế để phục vụ cho mục đích của tôi, không theo cách cá nhân. Vì vậy, tôi chỉ đang cố gắng xem điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói những gì tôi nghĩ. Đó là một cách để điều hướng trong thế giới, phải không? Đó là một cách điều hướng đầy phiêu lưu trong thế giới, vì bạn không biết điều gì sẽ xảy ra. Bạn phải buông bỏ điều đó. Và sau đó có một yếu tố niềm tin trong đó, phải không? Có niềm tin trong mọi điều bạn làm. Bạn biết đấy, những người theo chủ nghĩa kinh nghiệm, những người giảm thiểu khoa học, họ nói, ồ, bạn có thể tiến lên trong thế giới mà không cần niềm tin, điều đó hoàn toàn vớ vẩn. Không có điều gì bạn làm quan trọng mà bạn không làm trong bối cảnh của niềm tin. Giống như, nếu bạn kết hôn, bạn làm điều đó dựa trên bằng chứng, phải không? Có bằng chứng nào bạn đã có không? Bạn 23 tuổi, bạn không biết gì cả. Có thể bạn đang yêu người mà bạn muốn cưới, nhưng bạn không có bằng chứng nào về cách cuộc sống của bạn sẽ diễn ra. Không có. Bạn phải nhảy vào điều chưa biết như bạn làm với mọi thứ quan trọng. Tất cả đều dựa trên niềm tin. Bây giờ, câu hỏi là niềm tin vào cái gì? Vâng, nếu bạn quyết định rằng bạn chỉ sẽ nói những gì bạn nghĩ, thì bạn có niềm tin vào sự thật, ít nhất là trong chừng mực bạn có quyền truy cập vào sự thật. Có đúng không nếu nói rằng nếu bạn không nói những gì bạn nghĩ công khai, thì bạn sẽ trải qua ít sự khổ đau hơn so với bây giờ? Không, tôi không nghĩ như vậy.
Vậy nếu bạn ở lại trong thực hành của mình, bạn biết đấy, như một nhà tâm lý học lâm sàng? Không, bởi vì tôi sẽ phải cắn lưỡi mình. Và bạn nghĩ rằng điều đó thì hơn – tôi biết điều đó. Đó không phải là vấn đề suy nghĩ. Tôi biết điều đó. Tôi biết chắn chắn 100%. Tôi đã dành rất nhiều thời gian nghiên cứu về cái ác, rất nhiều thời gian, và tôi biết cách mà nó xuất hiện. Nó xuất hiện khi những người tốt giữ im lặng. Bạn không muốn điều đó. Không có gì tồi tệ hơn có thể xảy ra với bạn. Bây giờ, bạn có thể phải chịu một số hậu quả khi nói, chắc chắn rồi. Nhưng tất cả mọi thứ đều được xem xét, thì đó là thái độ đúng đắn nếu bạn khôn ngoan, không có gì tồi tệ hơn có thể xảy ra với bạn hơn là làm giả tiếng nói của mình.
Có phải im lặng là một hình thức làm giả tiếng nói của bạn không? Có, khi bạn có điều gì đó để nói. Vâng, chắc chắn rồi. Vì có rất nhiều người có lẽ đang lắng nghe bây giờ có rất nhiều điều họ muốn nói. Nhưng nếu họ nói ra, họ sẽ mất việc, hoặc sẽ có những hậu quả ngay lập tức, có thể có nghĩa là họ không thể nuôi sống gia đình mình. Vâng, điều đó có thể có nghĩa như vậy. Nhưng điều đó cũng có thể có nghĩa là nếu họ cắn lưỡi và giả vờ là người khác, họ sẽ trở thành một hình mẫu yếu kém cho con cái của họ. Và điều đó có tốt hơn so với việc có một chút bất ổn tài chính không? Có thể có một giả thuyết ngược lại. Nếu công việc của bạn yêu cầu bạn phải nói dối, có thể bạn nên tìm một công việc khác. Giờ đây, tôi cũng hiểu rằng có những cân nhắc chiến lược trong một quyết định như vậy. Không có lý do gì để mạo hiểm một cách ngu ngốc. Và nếu bạn sẽ nói những gì bạn tin là đúng, thì bạn cần đặt mình vào một vị trí mà việc làm như vậy sẽ không trở thành thảm họa ngay lập tức theo cách mà bạn không thể khắc phục. Vì điều đó không tốt, điều đó không khôn ngoan. Bây giờ, khi mọi thứ nổ ra xung quanh tôi, tôi có ba nguồn thu nhập. Điều đó không phải là ngẫu nhiên. Giờ bạn biết đấy, mọi người nói, ồ, bạn thật may mắn. Nó giống như, vâng, và cẩn thận. Tôi không muốn để tất cả trứng của mình trong một giỏ. Và điều đó đã trở thành, ừ thì tôi biết rằng đó là như vậy, bạn không có quyền tự chủ. Nếu bạn để tất cả trứng của mình trong một giỏ. Vì vậy, nếu bạn sẽ suy nghĩ một cách chiến lược, nếu bạn sẽ suy nghĩ như một người đang ở trong chiến tranh, hãy nói, thì bạn sẽ không để lộ một sườn mỏng dễ bị tổn thương. Và vì vậy nếu bạn biết, đây là một quy tắc, nếu bạn thấy mình trong một vị trí mà bạn không thể nói, thì bạn đã không củng cố lãnh thổ của mình một cách đúng đắn. Đúng không?
Vậy nên bạn phải suy nghĩ về điều đó. Nó giống như bạn nghĩ, được rồi, tại sao tôi không thể nói những gì tôi tin là đúng? Tôi đang dễ tổn thương ở đâu? Và bạn có thể nói, à, điều đó là điều không thể tránh khỏi. Nhưng không, điều đó không phải là điều không thể tránh khỏi. Điều đó không có nghĩa là nó không khó để củng cố và đặt mình vào vị trí mà bạn có thể tấn công thành công. Điều đó khó khăn, nhưng lùi lại từng bước với tư thế phòng thủ trong suốt cuộc đời và thu nhỏ lại trong khi bạn làm điều đó. Điều đó cũng không phải là dễ dàng, điều đó cũng khó khăn. Đó chỉ là kiểu khó khăn làm bạn kiệt sức và khiến bạn phát chán với chính mình. Đó không phải là một kế hoạch tốt, đó là một kế hoạch tồi.
Bạn có thấy điều này khi bạn đang thực hành lâm sàng không? Bạn có thấy ở mọi người không? Ôi, liên tục. Nó xuất hiện thế nào trên bề mặt? Những từ nào mà họ nói để diễn đạt sự suy giảm chậm chạp này? Ồ, bạn thấy điều đó trong các cuộc hôn nhân của mọi người liên tục khi các cuộc hôn nhân deteriorate. Một cuộc hôn nhân kết thúc bằng ly hôn khi có 10.000 cuộc cãi vã chưa từng xảy ra. Và tôi thực sự, tôi không chỉ đoán con số đó. Giả sử hôn nhân của bạn không diễn ra tốt đẹp. Và bạn có năm cuộc tranh cãi khó chịu mỗi ngày, chỉ để chọn một con số. Có thể là 50, có thể là 3, bất cứ con số nào cũng được. Vậy thì đó là 1.500 cuộc mỗi năm. Được rồi, bây giờ bạn hãy tổng hợp điều đó trong, giả sử 10 năm mà cuộc hôn nhân của bạn sụp đổ. Vậy thì bạn đã có cái gì đó gần gần như 10.000 cuộc cãi vã mà bạn chưa từng có. Đó là 10.000 lần bạn giữ im lặng khi bạn có điều gì đó để nói. Và tất cả chúng cộng lại. Và sau đó, mỗi khi, một khi bạn đã thu thập được 5.000 cuộc, thì mọi lần bạn có một cuộc tranh cãi, thì tất cả 5.000 cái đó đang rình rập sau cuộc tranh cãi đó. Và thực tế về sự tồn tại của chúng làm cho khả năng bạn nói những gì bạn phải nói trở nên ít hơn nhiều. Đó là sự tái xuất hiện của con rồng hỗn loạn như một hệ quả của việc bạn chạy trốn khỏi số phận của mình. Đúng vậy.
Lần trước chúng ta nói chuyện, bạn đã nói một điều mà tôi nhớ mãi. Và tôi thực sự đã chuyển nó đến một vài người bạn của tôi về chủ đề này. Bạn đã nói với tôi, bạn sẽ phải ngồi và dành 90 phút mỗi tuần nói chuyện với bạn đời của bạn. Thật phiền phức. Thật phiền phức. Thật sự phiền phức, nhưng nó rất quan trọng. Và nhiều người bạn của tôi gặp khó khăn trong các mối quan hệ. Tôi gửi cho họ đoạn clip nhỏ dài bốn phút này. Tôi có nó trong điện thoại của mình. Bạn đã thấy chưa? Bởi vì 90 phút, không, có thể là 95 phút. Có thể là 85 phút. Nhưng ý tưởng về việc bạn cần phải ngồi xuống và tạo ra một không gian mà cô ấy hoặc anh ấy hoặc người nào đó có thể nói cho bạn những gì họ đã nhận thấy. Tại sao họ không thích bạn. Chính xác. Vâng. Đặc biệt, tôi nghĩ tôi không nghĩ rằng bạn thực sự có thể thiết lập kiểu mối quan hệ mà bạn muốn với một người phụ nữ với bất kỳ điều gì ở giữa. Như là rất khó cho phụ nữ để trao mình cho đàn ông. Và không có gì ngạc nhiên. Thật tuyệt vời, họ có thể làm điều đó. Họ có rất nhiều thứ để mất.
Điều kiện tiên quyết cho việc đó là gì? Hòa bình và an ninh. Bạn có thể biết nếu, nếu lãnh thổ đang được dọn dẹp bởi vì trò chơi xuất hiện. Đúng không. Trò chơi xuất hiện và trò chơi là một trạng thái động lực rất mỏng manh. Nó có thể bị gián đoạn bởi hầu như bất cứ điều gì. Vì vậy, nếu có những trở ngại đối với sự hiểu biết, trò chơi sẽ không xuất hiện. Và sau đó bạn không có cuộc phiêu lưu lãng mạn mà bạn muốn. Nó miễn cưỡng. Đúng. Bạn không có một đối tác tự nguyện. Và điều đó là một điều rất khó để đạt được, đúng không? Đó là một sự hợp tác hoàn toàn tự nguyện. Điều đó có nghĩa là bạn đồng điệu với nhau. Bạn không thể mong đợi điều đó dễ dàng. Bạn thậm chí không thể đồng điệu với chính mình. Như là nó khó khăn. Và bạn cần phải cập nhật nhau. Bạn cần biết những gì đang diễn ra. Bạn cần phải giải quyết các nguồn gốc của sự khó chịu hoặc sự thiếu tin tưởng. Và đó là rất nhiều Dante’s Inferno. Điều đó là gì? À, Dante’s Inferno là một sự đặc trưng của địa ngục bởi Dante. Đó là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất từng được viết. Và bạn có thể nghĩ về nó như những gì bạn phải làm để đi đến đáy của mọi thứ. Vậy thì giả dụ bạn có một cuộc tranh cãi với vợ mình và đó là một cuộc tranh cãi lặp đi lặp lại. Đúng. Đó là một vấn đề. Bạn có một vấn đề. Vậy bạn có muốn giải quyết vấn đề không? Nó giống như, bạn có muốn làm phẫu thuật mà không có thuốc gây mê không? Đó là cùng một câu hỏi. Giải quyết một vấn đề là một hành trình vào vực sâu. Dante đã đặt Satan ở đáy của địa ngục. Đúng. Vậy đó là hình ảnh của sự ác độc tự thân được bao bọc trong băng và đông cứng. Nó là quá bất động, được bao quanh bởi những người phản bội. Đó là cấp độ thấp nhất của địa ngục. Tại sao? Vâng, thường thường nếu bạn hành trình vào một vấn đề, xoáy xuống đáy, bạn sẽ tìm thấy sự phản bội. Đúng. Có thể đối tác của bạn không tin tưởng bạn vì cô ấy đã từng bị phản bội. Rất có thể, rất có thể, hoặc bà ngoại của cô ấy đã bị phản bội. Như, bạn biết đấy, có sự oán hận giữa đàn ông và phụ nữ. Bạn có thể bao giờ giải quyết điều đó không?
Vậy nếu tôi đang trong tình huống mà đối tác của tôi không tin tôi vì cô ấy đã từng bị phản bội, bất kể đó là điều gì tôi đã làm hay bất cứ điều gì khác, thì bạn sẽ làm sao để loại bỏ con quỷ ở đáy của vòng xoáy? Vâng, bạn phải, bạn phải tìm ra rằng nó ở đó. Được rồi. Đó là một câu hỏi khó. Cả hai bạn đều phải muốn. Đó là điều đầu tiên, bởi vì đó là việc đặt ra mục tiêu. Chúng ta muốn gì? Chúng ta muốn được chơi mãi mãi trong khu vườn thiên đường của Chúa. Thế còn điều đó? Đó là một cách biểu diễn ẩn dụ, đúng không? Nhưng đó là một khu vườn có tường. Đó là môi trường con người. Những bức tường là những bức tường của ngôi nhà của bạn. Khu vườn là thiên nhiên, phô bày vẻ đẹp của chính nó trong các giới hạn. Đó là nơi mà trò chơi có thể diễn ra. Đó là điều bạn muốn. Bạn phải suy nghĩ về điều đó. Bạn muốn gì? Được rồi. Vậy bây giờ chúng ta có thể hỏi, bạn có nghĩa là gì muốn? Được rồi. Nếu bạn chăm sóc bản thân và bạn có thể có điều gì đó tốt cho bạn, điều đó sẽ là gì? Bây giờ đó là một câu hỏi khó, đúng không? Bạn sẽ phải suy nghĩ về điều đó trong một thời gian dài. Điều gì sẽ làm hài lòng một người khốn khổ và oán giận và vô dụng như tôi, đúng không? Nếu tôi có thể có điều đó.
Bây giờ mọi người sẽ, họ thậm chí không muốn đề cập đến vấn đề đó vì một phần của vấn đề khi làm cho mục tiêu của bạn rõ ràng là bạn biết khi nào bạn đang thất bại. Và mọi người thường muốn giữ cho bằng chứng về sự thất bại của mình được che khuất khỏi chính họ, ngay cả khi điều đó có nghĩa là tiếp tục thất bại. Nhưng bây giờ hãy nói rằng bạn quyết định không làm như vậy. Bạn sẽ nghĩ, được rồi, tôi sẽ đặt mục tiêu cao. Tôi sẽ chăm sóc bản thân. Được rồi. Giờ đây, vợ bạn đồng ý với điều đó. Thực sự, đó là điều cốt lõi trong hôn nhân. Sâu xa nhất là sự sẵn lòng tham gia vào trò chơi đó.
Bây giờ bạn phải nói với nhau sự thật. Bạn thực sự muốn gì? À thì, cô ấy không biết, bạn cũng không biết, không thực sự. Vì vậy, bạn phải bắt đầu đào xới, tìm hiểu. Và bạn sẽ nhận thấy thỉnh thoảng bạn thấy hạnh phúc bên nhau. Có thể nó sẽ xảy ra một cách ngẫu nhiên. Bạn sẽ ra ngoài trong một cái gì đó, tôi không biết, có thể là một nhà hàng hay bạn đi dạo, ai mà biết. Và bạn sẽ nhận thấy, ô, mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Nó giống như, ô vâng, mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Chúng ta đang làm đúng điều gì? Chúng ta có thể lấy khoảnh khắc nhỏ đó và bắt đầu mở rộng nó không? Bạn biết không, vì một trong những điều bạn có thể làm trong một cuộc hôn nhân là bạn có thể nhận ra khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Và sau đó bạn có thể trò chuyện với nhau và nói, nhìn này, tôi không biết chúng ta đã làm gì trong khoảng thời gian này, nhưng hãy xem nếu chúng ta có thể tìm ra và xem nếu chúng ta có thể làm thêm 10% hoặc 1% vào tuần tới. Và sau đó chỉ cần mở rộng nó. Bạn cũng có thể làm điều đó bằng cách, giả sử ở một thời điểm nào đó, nếu bạn đã kết hôn, bạn đã yêu vợ của bạn, bạn có thể nhớ lại điều đó. Bạn phải nhớ lại điều đó. Bạn phải luyện tập nhớ lại điều đó. Bạn phải luyện tập để mang nó vào tâm trí và chiếm lấy điều đó. Bởi vì khi bạn lần đầu tiên đang yêu, nó giống như điều đó xảy ra với bạn, đúng không? Đó là một món quà. Nhưng bạn phải, để điều đó kéo dài, bạn phải trở thành một chuyên gia về điều đó. Bạn phải coi đó là một trách nhiệm. Nó được đưa ra như một món quà, nhưng sau đó bạn phải coi đó là một trách nhiệm. Sau đó, bạn phải luyện tập. Nó giống như, ô, vâng, tôi yêu người này. Và nếu bạn không cảm thấy như vậy ngay bây giờ, bạn phải nghĩ, à, tôi đã từng và tôi có thể. Vậy tại sao tôi không? Có phải do tôi không? Có lẽ vấn đề là ở bạn. Có thể là họ cũng vậy, nhưng bạn có thể bắt đầu từ chính mình. Ý tôi là, bạn có rất nhiều khuyết điểm. Bạn có thể bắt đầu từ những điều đó.
Còn nếu bạn chỉ đưa ra một quyết định tồi tệ thì sao? Như là người mà bạn chọn, bạn nghĩ rằng họ không tương thích? À, đó là một vấn đề khó khăn, vì bạn không thực sự tương thích với bất kỳ ai. Bạn biết đấy, mọi người nghĩ, à, tôi sẽ tìm được người phù hợp. Đầu tiên, thì không, bạn sẽ không tìm được. Thứ hai, nếu bạn tìm được người phù hợp và họ thấy bạn, họ sẽ chạy trốn khỏi bạn trong sự hoảng sợ. Vì vậy, toàn bộ khái niệm đó là sai. Khi tôi đi lưu diễn, có một khoảng thời gian ba ngày mà cùng một câu hỏi xuất hiện từ khán giả vì tôi tổ chức một buổi hỏi đáp ba đêm liên tiếp. Làm thế nào tôi tìm được người phù hợp với mình? Và tôi đã cố gắng trả lời câu hỏi đó. Và đến đêm thứ ba, tôi đã nghĩ, ô, tôi biết tại sao tôi không thể trả lời câu hỏi này. Bởi vì đây là một câu hỏi ngu ngốc. Nó được trình bày một cách kém, một cách sâu sắc. Nó không phải là câu hỏi đúng. Câu hỏi đúng là, làm thế nào tôi có thể học cách cung cấp điều gì đó cho người khác khiến tôi trở nên rất hấp dẫn? Đó là một câu hỏi rất khác. Chúng thậm chí không ở trong cùng một vũ trụ khái niệm. Và đó là câu hỏi đúng vì bạn có thể xây dựng bản thân thành một người mà mọi người sẽ xếp hàng để được ở bên. Làm thế nào?
À, bạn đã làm điều đó chưa?
Bạn đã nói với tôi không nên làm điều đó. Bạn rất thành công, đúng không? Bạn càng ngày càng thành công. Cuốn sách của bạn cảnh báo chống lại chủ nghĩa narcissism, Jordan. Có sự khác biệt giữa chủ nghĩa narcissism và việc công nhận điều tốt của người khác. Được rồi, hãy kéo lùi lại một chút. Bạn đã làm điều gì đúng?
Tôi đã chăm sóc bản thân mình trong một khoảng thời gian dài. Và điều đó có nghĩa là gì?
Nó có nghĩa là tôi đã củng cố bản thân về tài chính, để tôi có thể hỗ trợ người khác. Tôi có thể hỗ trợ gia đình. Vì vậy, đó không hoàn toàn là tập trung vào bản thân, đúng không? Được rồi.
Đó là tập trung vào việc sắp xếp lại mọi thứ của bạn. Và tôi đang rất kén chọn về ngôn từ vì tập trung vào bản thân có một ý nghĩa liên quan đến chủ nghĩa narcissism. Nhưng điều đó không phải là những gì bạn đang nói. Bạn đã nói bạn củng cố bản thân một cách tài chính. Được rồi, giờ bạn có nền tảng dưới chân tài chính rồi. Tốt rồi. Còn gì nữa không? Tôi đến phòng gym. Vì vậy, tôi khỏe về mặt thể chất, điều này rất hữu ích. Tôi đã học được rất nhiều. Tôi đã làm rất nhiều việc học về bản thân, về cách tôi xuất hiện trong thế giới.
Vậy bạn đang cố gắng học hỏi? Vâng, tôi đã học một số kỹ năng.
À, vậy có ba điều khá tốt. Bạn có một nền tảng tài chính vững chắc. Bạn duy trì bản thân về thể chất hoặc thậm chí cải thiện bản thân và bạn đang làm điều tương tự về mặt tinh thần và trí tuệ. Được rồi, điều đó sẽ thu hút một số lượng công bằng người, chỉ cần ba điều đó, đúng không? Và có thể bạn đang tăng xác suất để thu hút kiểu người mà bạn muốn thu hút. Đó thực sự là câu chuyện về cuộc đời tôi. Như tôi nghĩ, tôi không nghĩ mọi người nhận ra điều này, nhưng thực sự tôi đã trải qua, tôi nghĩ, bốn buổi hẹn hò trong suốt cuộc đời tôi. Tôi 32 tuổi. Và tôi đã áp dụng một cách tiếp cận thật sự ngược đời với bản thân mình, đó là, khi tôi 18 tuổi, tôi cơ bản không thể thu hút ai cả. Tôi cũng không sử dụng các ứng dụng hẹn hò. Tôi đã không làm, vì vậy trong 10 năm, tôi cơ bản chỉ tập trung vào bản thân. Và, bạn biết đấy, 27 tuổi, một người đã nhắn tin cho tôi và tôi đã đi hẹn. Và đây là cách tôi làm. Như nếu tôi đi hẹn hò, tôi sẽ thật sự đầu tư vào nó. Đó là một buổi hẹn hò ba ngày mà tôi đã lên kế hoạch trong một tài liệu Excel. Tôi đã ở bên người đó được sáu năm. Vì vậy, tôi cảm thấy, tôi không đi đến quán bar và cố gắng như, bạn biết đấy, điều đó xứng đáng để chắt lọc. Tôi thích làm toán với các khách hàng của mình.
Như mọi người ghét toán học và không có gì ngạc nhiên vì nó thật tàn khốc. Vì vậy, tôi sẽ
đưa cho bạn một ví dụ. Cách đây 15 năm, tôi đã đếm số lần tôi sẽ gặp bố mẹ mình.
Chỉ khoảng 20 lần. Vì vậy, tôi đã biết điều đó. Đúng không? 20 không phải là nhiều. Đúng không? Có bao nhiêu người bạn có thể thử sức trong đời? Có lẽ chỉ năm người. Nếu bạn may mắn. Nếu bạn hấp dẫn và gặp điều may, bạn có năm lần thử sức. Năm không phải là nhiều. Và mọi người nghĩ rằng, ồ, có rất nhiều cá trong biển. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ sẽ nườm nượp xung quanh bạn, bạn ạ. Đúng không? Và có lẽ điều này còn tồi tệ hơn cho phụ nữ vì khoảng thời gian của họ rất ngắn. Bạn biết đấy, nếu một phụ nữ không có mối quan hệ gia đình trước 30 tuổi, thì bắt đầu trở nên rất khó khăn. Và điều đó gần như độc lập với việc cô ấy có hấp dẫn hay không. Giống như, bạn không có nhiều thời gian. Tốt hơn hết hãy chuẩn bị cho bản thân. Khi bạn nói rằng rất khó khăn, bạn có ý gì? Ồ, để tìm bạn đời hay để có con? Cả hai, cả hai. Chúng ta biết rằng hiện tại ở phương Tây, một nửa phụ nữ dưới 30 tuổi không có con. Được rồi. Bây giờ chúng ta cũng biết rằng trong số các cặp đôi ở tuổi 30, cứ ba cặp thì có một cặp gặp khó khăn trong việc thụ thai. Định nghĩa về khó khăn là một năm cố gắng nhưng không thành công. Được rồi. Vì vậy, khả năng sinh sản giảm mạnh sau 35 tuổi. Vì vậy, 30 tuổi, bạn đang đi đúng hướng, nhưng đến 35 tuổi, bạn đang thực sự đẩy vận may của mình. Tôi đã làm việc trong 10 năm với những phụ nữ thành đạt hàng đầu, có thể là ở Canada. Tôi đã có, như một phần trong thực hành lâm sàng của mình, một dịch vụ mà chúng tôi cung cấp cho các công ty tư vấn và công ty luật. Và lời đề nghị là hãy gửi cho chúng tôi những người tốt nhất của bạn và chúng tôi sẽ làm việc cho họ. Nhưng hậu quả của điều đó là họ sẽ còn năng suất hơn nữa. Vì vậy, trong một công ty luật điển hình, ví dụ, có những người không làm tốt. Sau đó là những người là luật sư giỏi. Rồi có những người là luật sư giỏi nhưng cũng tạo ra doanh thu. Có thể nói là không nhiều lắm. Họ rất quý giá. Và nếu một công ty luật có một người như vậy, họ muốn giữ lại họ. Và thường thì đó là phụ nữ, cứ cho là một nửa thời gian. Và đó là những người phụ nữ tôi đã làm việc cùng. Họ thường rất hấp dẫn, rất thông minh, làm việc chăm chỉ và rất tập trung vào phát triển sự nghiệp. Họ đã làm rất tốt ở trung học và cao đẳng. Sau đó, họ, bạn biết đấy, xuất sắc ở đại học và LSAT của họ. Và sau đó khi họ đang thực tập, các công ty đã nhanh chóng thu nhận họ. Và rồi họ đã nhanh chóng lên tới vị trí đối tác. Rồi họ 30 tuổi. Và họ đều nghĩ, mình đang làm cái quái gì ở đây khi làm việc 70 giờ một tuần với một đám đàn ông cạnh tranh điên cuồng? Ồ, và đó là câu hỏi. Bạn đang làm gì vậy? Và ngay cả khi bạn thành công vượt bậc, giả sử trong sự nghiệp trường luật của mình, nếu bạn bị một chiếc xe buýt đâm chết trên đường đến làm, thì mọi thứ sẽ trở lại bình thường ở công ty và công ty tiếp tục hoạt động. Không ai thực sự quan tâm. Thực sự không. Vì vậy, bây giờ tôi không nói rằng mọi người không nên theo đuổi sự nghiệp. Tôi không nói điều đó. Nhưng tôi sẽ nói rằng ngay cả trong trường hợp của tôi, và tôi là nam giới, vì vậy điều đó tạo ra một sự khác biệt lớn vì đàn ông cũng có xu hướng hướng tới địa vị, cạnh tranh, chiến thắng theo cách mà phụ nữ không hướng tới, ít nhất là không trong lĩnh vực sự nghiệp. Và lý do cho điều đó thì rất rõ ràng. Và điều làm cho đàn ông theo mặc định trở nên hấp dẫn nhất đối với phụ nữ là thành công tương đối trong hệ thống phân cấp của đàn ông. Nó dự đoán rất mạnh mẽ và không liên quan gì đến đàn ông. Đàn ông không quan tâm chút nào đến việc phụ nữ thành công trong sự nghiệp của họ. Đó không phải là yếu tố quyết định sức hấp dẫn của họ. Thực tế, nó thường ngược lại. Những phụ nữ mà tôi đang nói đến, họ thường đơn độc. Tại sao? Thì, họ rất đẹp. Điều đó khiến 90% đàn ông cảm thấy bị đe dọa ngay lập tức, họ thông minh. Đó là 90% nữa trong số 10% còn lại. Họ thành đạt và giàu có. Thật ra, đầu tiên là ai sẽ đến tiếp cận họ? Thứ hai là ai sẽ được họ chấp nhận? Bởi vì phụ nữ có xu hướng kết hôn với những người có địa vị cao hơn, đúng không? Có nghĩa là đàn ông cảm thấy không an toàn và có phần bị thiến bởi một người phụ nữ mạnh mẽ và thành công? Chắc chắn rồi. Vâng, nhưng có lý do cho điều đó. Điều đó không hoàn toàn là sự yếu đuối của đàn ông. Đó là khao khát của người phụ nữ muốn tìm một người có thể mang lại lợi ích cho mối quan hệ. Và tại sao? Bởi vì một người phụ nữ sẽ trở nên dễ tổn thương khi cô ấy có một đứa trẻ. Và vì vậy cô ấy đang tìm kiếm một người đàn ông sẽ giúp đỡ cô ấy. Được rồi, nếu người phụ nữ rất tài giỏi, thì tiêu chuẩn của cô ấy đối với một người đàn ông sẽ giúp đỡ cũng rất cao. Điều đó khó khăn cho cô ấy vì nó làm giảm đáng kể số lượng ứng viên có sẵn. Vì vậy, có một mối quan hệ tiêu cực giữa IQ của phụ nữ và khả năng kết hôn. Điều đó thì khắc nghiệt. Bây giờ, có phải đàn ông cảm thấy bị đe dọa không? Vâng, rõ ràng rồi. Có phải đàn ông cảm thấy bị đe dọa bởi những phụ nữ đẹp không? Bạn có thể trả lời điều đó, đặc biệt nếu bạn còn trẻ. Tại sao? Xác suất mà bất kỳ phụ nữ đẹp nào cụ thể sẽ từ chối bạn khi bạn còn trẻ là gần như 100%. Bây giờ, không phải 100% chính xác. Và có những ngoại lệ, nhưng phản ứng mặc định là sự từ chối. Và những phụ nữ đẹp thường bị tiếp cận rất nhiều. Một số điều thú vị, vì có rất nhiều số liệu mà tôi thấy khá thú vị. Một trong số chúng là sự thiếu hụt trong quan hệ tình dục đang gia tăng. Vâng, vâng. Mọi người ngày càng ít quan hệ tình dục. Ồ, điều đó thật kỳ diệu. Điều đó có quan trọng không? Ôi, đó là một thảm họa. Và tại sao chúng ta lại có ít quan hệ tình dục hơn? Những yếu tố phức tạp nào đã đưa chúng ta đến nơi này? Tôi biết có điều gì đó như… Vâng, một trong số những điều mà tôi muốn nói là trong một môi trường hẹn hò tự do và dễ dàng, phụ nữ không tin tưởng vào đàn ông. Và không có gì ngạc nhiên. Chà, đây là một điều tồi tệ mà bạn nên biết.
So hãy tưởng tượng rằng có những người đàn ông hướng đến các mối quan hệ ngắn hạn, và có những người đàn ông hướng đến các mối quan hệ dài hạn, các mối quan hệ cam kết, đúng không? Được rồi, vậy đó sẽ là những người đàn ông muốn có tình yêu bên cạnh tình dục, chúng ta có thể nói là tình yêu và sự cam kết. Rồi thì có những kiểu người sống theo cách “hôm nay tiệc tùng vì mai có thể chết”. Và cũng có một số phụ nữ như vậy, mặc dù ít hơn vì họ phải trả giá cao hơn nhiều cho những hành vi tình dục không phù hợp. Nên nhóm những người thích những mối quan hệ ngắn hạn có nhiều đàn ông hơn. Vậy, họ thích gì? Chà, các nghiên cứu về tính cách đã được thực hiện rồi. Họ có tính cách Machiavellian, nghĩa là họ sử dụng ngôn từ để thao túng người khác. Họ có tính tự mãn, nghĩa là họ muốn có địa vị xã hội không do công sức của mình. Họ có tính tâm thần phân liệt, điều này làm cho họ trở thành những kẻ ký sinh ăn thịt. Và họ có tính tàn bạo. Được rồi, bây giờ bạn mở cửa thị trường hẹn hò để những mối quan hệ ngắn hạn có thể chấp nhận được. Bạn đã đặt tất cả phụ nữ vào tay của những kẻ tâm thần đó. Thế thì, đó là một chiến lược tồi. Và không có gì ngạc nhiên khi nó tàn phá thị trường hẹn hò vì phụ nữ đang nghĩ, liệu những người đàn ông đó có đáng tin cậy không? Và câu trả lời là không. Và tình dục là một thứ tốn kém. Chúng ta có ảo tưởng chưa trưởng thành rằng chúng ta có thể giải phóng tình dục khỏi sự kiểm soát của chế độ patriarchy áp bức, hãy nói như vậy. Chuyện đó không xảy ra. Rõ ràng là không. Những liên kết tình cảm là hệ quả không thể tránh khỏi của các mối quan hệ thân mật về thể xác. Có điều đó. Rồi thì có vấn đề của việc phá thai và mang thai, điều này thực sự tạo ra những vấn đề. Và rồi có bệnh lây qua đường tình dục. Và đó chỉ là vấn đề đầu tiên trong một danh sách rất dài các vấn đề tiềm ẩn với tình dục. Thế nên không có một cảnh quan tình dục đơn giản, và có những người bị ảo tưởng nghĩ rằng có một cảnh quan đơn giản và đáng lẽ phải có. Nhưng hầu hết họ nghiêng về phía tâm thần phân liệt vì họ có tính thao túng. Bạn có tin vào việc không có tình dục trước hôn nhân như một khái niệm không? Như một lý tưởng. Đúng vậy. Đúng vậy. Đó là đúng. Và tại sao điều đó lại dẫn đến những mối quan hệ tốt hơn và một xã hội tốt đẹp hơn nói chung? Chà, đây là một cách nhìn về nó.
Vậy hãy giả sử bạn chọn phương pháp thay thế, được không? Bạn sẽ thử nghiệm người bạn đời của mình. Vậy bạn sống chung với nhau. Chà, trước tiên, chúng ta biết rằng các cặp đôi sống chung với nhau thì có khả năng ly hôn nhiều hơn là ít. Chúng ta biết rằng xác suất ngoại tình tỉ lệ thuận với số lượng bạn tình trước khi kết hôn hoặc vào mối quan hệ cam kết. Vậy thì, một phần điều đó chỉ là bằng chứng tự thân, như là dự đoán tốt nhất về hành vi trong tương lai là hành vi trong quá khứ. Đúng vậy. Vậy nếu bạn đã có nhiều bạn tình, bạn là kiểu người có khả năng có nhiều bạn tình. Và rồi còn có một vấn đề khái niệm nữa. Nó giống như bạn đang mua một chiếc ô tô, bạn sẽ thử lái thử xem sao. Được rồi. Đó không phải là phép ẩn dụ đúng. Và đây là một vấn đề khác. Tôi sẽ biết được cảm giác như thế nào khi kết hôn bằng cách sống chung với người này. Đó là, không, bạn không thể, vì bạn không biết cảm giác như thế nào khi kết hôn cho đến khi bạn thực sự kết hôn. Dù bạn đang làm gì khi sống chung với nhau, đó không phải là một mô hình cho những gì bạn sẽ làm khi bạn đã kết hôn, vì việc kết hôn thì khác. Nó là vĩnh viễn. Vậy bạn nói đừng sống chung trước khi bạn kết hôn? Chà, tôi biết các số liệu về việc sống chung. Nếu bạn sống với ai đó và sau đó kết hôn với họ, bạn có khả năng ly hôn cao hơn. Vậy thì nó không có hiệu quả. Lý thuyết là bạn thử nghiệm, và nếu nó hoạt động, bạn tiếp tục. Đúng vậy. Chà, lý thuyết đó sai vì đó không phải là những gì xảy ra. Nó thực sự làm tăng xác suất rằng mối quan hệ sẽ thất bại. Nó cũng một phần, bạn phải tự hỏi thông điệp là gì. Tôi biết thông điệp là gì khi bạn sống chung với ai đó. Nó khá rõ ràng. Bạn sẽ là lựa chọn tạm thời trừ khi có ai đó tốt hơn xuất hiện, và sẽ có cơ hội tương tự cho tất cả mọi người. Nhưng Chúa à, đó là một nền tảng tồi tệ cho một mối quan hệ lâu dài. Vậy bạn nói từ độc thân đến kết hôn và sống chung ngay lập tức mà không có thời gian thử nghiệm sao? Chà, tôi không biết chính xác thời gian thử nghiệm nên là bao lâu. Ý tôi là, mọi người đã hẹn hò và tôi cũng không nói rằng điều này là đơn giản. Nó không đơn giản. Tại sao nó lại đơn giản? Nó không, không có gì khó hơn việc tìm một người bạn đời và xây dựng một gia đình trong suốt cuộc đời của bạn. Nó sẽ rất khó để làm điều đó một cách tối ưu. Chà, tôi có thể nói với bạn từ kinh nghiệm của chính mình, bạn biết đấy, tôi đã biết vợ tôi từ khi cô ấy mới tám tuổi và chúng tôi là bạn, bạn rất tốt, và chúng tôi đã hơi tách rời nhau trong giai đoạn tuổi thiếu niên. Tôi đã trẻ hơn một tuổi so với mọi người trong lớp và cô ấy trưởng thành nhanh hơn, phụ nữ thì như vậy, và vì vậy điều đó đã làm chúng tôi xa cách. Và chúng tôi đã không kết hôn cho đến khoảng 27 tuổi, gì đó, 28 tuổi, nhưng sẽ tốt hơn nếu chúng tôi làm điều đó sớm hơn.
Vậy kết hôn sớm hơn. Đúng vậy, chỉ đơn giản là thời gian tôi không có với cô ấy. Bạn sẽ lập trường gì với tôi về việc kết hôn so với vì tôi sẽ thành thật, tôi đang đấu tranh với việc kết hôn, không chỉ với Chúa. Tôi đang cố gắng hiểu điều gì là ý nghĩa của việc kết hôn so với mối quan hệ mà chúng tôi đang có bây giờ. Nhưng tôi có thể có con trong mối quan hệ mà tôi đang có bây giờ. Đúng vậy. Quy tắc chung cho cuộc sống là bạn nên làm những gì người khác đã làm từ bao đời nay, trừ khi bạn có một lý do thực sự tốt để không làm vậy. Đừng lệch khỏi con đường thẳng tắp. Như bạn đã lệch lạc theo đủ kiểu. Bạn rất khởi nghiệp, đúng không? Vậy cuộc sống của bạn có nhiều con đường mạo hiểm. Bạn sẽ muốn đặt nền tảng vững chắc ở mọi nơi mà bạn có thể, điều đó thực sự sẽ giúp bạn tự do làm nhiều điều mạo hiểm hơn.
Trẻ em là một cam kết đa thế hệ. Vì đó là trẻ em và cháu cháu. Và kết hôn là một dấu hiệu của điều đó. Và để ở bên ai đó một cách tối ưu trong thời gian dài nhất có thể, điều đó phải nghiêm túc. Và để điều gì đó trở nên nghiêm túc, bạn phải đặt tất cả mọi thứ của mình vào đó.
Bạn biết đấy, có thể bạn sẽ nói, ồ, tình yêu là đủ. Nó giống như, đó là một quan điểm rất ngây thơ về thế giới, vì sẽ có những lúc, vì đó cũng giống như nói rằng, miễn là chúng ta yêu nhau và hạnh phúc, chúng ta sẽ ở bên nhau. Nhưng mà, nếu bạn nói về 40 năm, sẽ có rất nhiều năm trong đó mà bạn không hạnh phúc và có lẽ bạn không còn yêu nhau nữa. Vậy thì sao? Bạn sẽ chỉ để nó biến mất ư? Hay bạn sẽ nói, chúng ta sẽ ở bên nhau, dù có chuyện gì xảy ra, đó là lời hứa, dù có chuyện gì xảy ra, và chuyện đó sẽ xảy ra. Rồi bạn phải tự hỏi bản thân, liệu đây có phải là người bạn muốn ở trên con thuyền với bạn khi cơn bão ập đến không? Và điều đó chắc chắn sẽ không vui vẻ một chút nào. Bạn có muốn làm điều đó một mình không? Hay bạn nghĩ rằng khi mọi thứ sụp đổ xung quanh bạn, bạn sẽ có vị trí tốt hơn để tìm ai đó tốt hơn? Tôi không nghĩ vậy. Đó là một cuộc hành trình dài, và rồi, bạn, bạn thực hiện lời thề hôn nhân trong một nghĩa thần thánh và bạn làm điều đó trước một cộng đồng, đúng không? Vì vậy, nó biểu thị cho sự cam kết. Và bạn cần điều đó vì bạn nghĩ bạn có thể duy trì tất cả sự cam kết đó tự mình không? Có thể bạn không thể. Tôi nghi ngờ điều đó. Thông thường, mọi người không thể, không ai cả. Chúng ta cần tăng cường bản thân theo nhiều cách để vượt qua những điều khó khăn nhất trong cuộc sống.
Nhưng thỏa thuận hôn nhân truyền thống, một thỏa thuận hợp pháp, thì sao? Liệu có nhất thiết phải như vậy không? Tôi không thể đưa bạn của mình, tổ chức một đám cưới trước sự chứng kiến của bạn bè và gia đình, ký hợp đồng, có thể thậm chí làm điều đó trong một bối cảnh tôn giáo, mà không cần nó trở thành một tài liệu hợp pháp có sự can thiệp của chính phủ? Vâng, bạn có thể, nhưng liệu nó có phải là mối liên kết tương tự với bạn không? Ở đó, bạn đang nói về nhiều mối ràng buộc khác nhau, đúng không? Về cơ bản, đúng không? Bạn đang ưu tiên mối ràng buộc nào, đó là mối ràng buộc tự nguyện và dựa trên cái gì? Tình yêu của khoảnh khắc. Ý tôi là, chúng ta muốn chính xác ở đây, đúng không? Vậy nên tôi nghĩ đó là một cách hợp lý để khái niệm hóa nó. Và đó là một quan điểm lãng mạn mà nó nên chiếm ưu thế. Và đó là một quan điểm lãng mạn mà nó nên là đủ. Tôi không nghĩ như vậy, thường thì điều này không thể chiếm ưu thế, và nói chung thì điều đó không đủ. Và sau đó, bạn có thể nói, có thể bạn muốn thêm một yếu tố pháp lý vào đó, và bạn muốn thêm một yếu tố siêu hình vào đó, vì tất cả những điều đó đều là sự củng cố. Và có những chỉ dẫn thậm chí cho chính bạn rằng bạn nghiêm túc. Không phải là chúng ta hiểu bản thân. Bạn biết đấy, mọi người cũng bí ẩn với chính họ như là người khác bí ẩn với họ. Bạn tự hỏi bản thân, ồ, vậy quy trình là gì? Tôi phải thiết lập những gì để đảm bảo rằng tôi đang làm điều đúng đắn? Vậy thì, khi bạn bắt đầu điều gì đó khó khăn, như hôn nhân, và bạn nên có mọi thứ cần thiết ở đó.
Nếu bạn và Tammy không kết hôn, và bạn chỉ đang trong một mối quan hệ như tôi với bạn đời của mình, bạn nghĩ cuộc sống của bạn sẽ khác như thế nào? Và bạn có nghĩ rằng bạn không nghĩ nó sẽ tồn tại? Bạn không nghĩ cuộc sống của bạn sẽ kéo dài? Ồ, điều đó, chắc chắn là đúng. Tôi có nghĩa là, cả hai chúng tôi gần như đã chết trong năm năm qua. Và tôi không có ý nói một chút. Ý tôi là, nó đã ở trong tình trạng nguy kịch trong một thời gian dài. Vì vậy, thật tốt khi mọi thứ đã ở đúng vị trí trong suốt thời gian đó. Tôi có nghĩa là, cơn nước đã dâng cao trong ba năm, bốn năm qua, xã hội, nghề nghiệp, thể chất. Bạn đang vật lộn với điều gì chính xác, như trong vấn đề này? Tôi có nghĩa là, nó có vẻ như bạn đang cố gắng phân loại mối quan hệ giữa sự gắn bó cảm xúc và sự gắn bó cá nhân cũng như các cấu trúc xã hội mà xung quanh hôn nhân. Nó phức tạp vì bất kỳ câu trả lời nào mà tôi có thể đưa ra với bạn nếu bạn đi xuống vòng xoáy đó, bạn có thể tìm thấy một điều gì đó ở đáy nó. Đó không phải là điều tôi đang nói.
Vì vậy, những gì tôi có nghĩa là, ngay khi bạn hỏi câu hỏi đó, tôi vừa có một cái nhìn thoáng qua, tôi vừa nhớ lại những vấn đề của tôi với sự cam kết, và cách tôi đã quan sát. Được rồi, vì vậy khi bạn thêm một chút ảo tưởng? Không, tôi chỉ nhớ lại cảm giác như cha tôi đang ở trong tù khi ông ấy ở trong mối quan hệ của mình. Vì vậy, tôi nghĩ điều đó vẫn ổn. Vậy bây giờ tôi có thể cho bạn biết làm gì với điều đó. Vì vậy, bạn mang những hình ảnh đó vào tâm trí. Đúng không? Vì vậy, bạn có câu hỏi này trong tâm trí. Bạn vừa phát hiện ra một điều gì đó. Bạn đã nói rằng có một điều gì đó ở đáy này. Được rồi, bây giờ nếu bạn theo dõi những ảo tưởng của mình, tất cả chúng đều chiếu sáng cuộc đi xuống vực thẳm này, có thể nói như vậy. Bây giờ bạn đã có một lý tưởng nhớ lại. Được rồi, lý tưởng nhớ lại đó liên quan đến vô số những điều khác nhau. Bạn có thể mang điều đó vào tâm trí và để cho nó tự diễn ra. Đúng không? Và nó sẽ khám phá các đường nét của vấn đề mà bạn đã, bây giờ bạn đã chỉ rõ một vấn đề rất quan trọng. Bạn đã nói rằng bạn đã thấy trong cha bạn một người bị mắc kẹt trong cuộc hôn nhân của ông ấy. Vâng. Không có lý do nào để bạn lại ngập ngừng điều đó. Đúng không? Bây giờ bạn, được rồi, vậy câu hỏi sẽ là, bản chất của sự mắc kẹt đó là gì? Bằng chứng nào bạn có rằng thực sự như vậy? Một phần nào đó là của ông ấy? Một phần nào đó là của bà ấy? Và điều gì là họ đã làm đúng và sai? Bạn cần biết tất cả những điều đó và bạn cần biết nó đã ảnh hưởng đến bạn như thế nào. Đó là điều tuyệt vời, thấy không? Điều đó thường xảy ra với mọi người khi họ đặt ra một câu hỏi. Đó là như một sự hiện ra. Vì vậy, bạn đặt ra một câu hỏi. Đó giống như một lời cầu nguyện. Câu hỏi là, có điều gì ở đáy của, rắc rối mà tôi đang gặp phải khi khái niệm hóa hôn nhân không? Được rồi. Bây giờ bạn muốn biết đó là điều kiện tiên quyết đầu tiên. Được rồi. Sau đó, bạn sẽ có những ký ức, những hình ảnh như vậy, và rồi mọi người sẽ rụt rè. Giống như, tôi không muốn đi đến đó. Nó giống như, vâng, điều đó chắc chắn là đúng. Bạn chắc chắn không muốn đi đến đó, nhưng bạn phải đi, vì nếu nó ở đó, bạn sẽ phải đi.
Xin chào! Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt của đoạn văn bạn đã cung cấp:
Đúng không? Nó sẽ ám ảnh bạn và ám ảnh cả cuộc sống của bạn. Nó sẽ xuất hiện thường xuyên trong mối quan hệ của bạn, hoặc bạn có thể đi đến tận cùng của nó, điều mà mọi người sẽ phải chiến đấu suốt đời với người bạn đời của họ để tránh phải đối diện với một vấn đề nào đó. Đó là mức độ đáng sợ mà việc đối diện với một vấn đề có thể mang lại. Đúng không? Nhưng nếu bạn thực sự đối diện với nó, thì bạn sẽ không cần phải chiến đấu trong 30 năm. Vì vậy, điều đó thực sự rất đáng giá và nó sẽ mang lại cho bạn sự nhẹ nhàng hơn. Bạn biết không, bởi vì bạn đang gặp phải một vấn đề thực sự. Giống như, làm sao mà hôn nhân không thể trở thành một cái bẫy? Vâng, đúng rồi. Chắc chắn đây là một câu hỏi rất hay. Và cũng là một câu hỏi quan trọng. Hôn nhân có thể trở thành một cái bẫy như thế nào? Không kết hôn cũng có thể trở thành một cái bẫy như thế nào? Sống một mình có thể trở thành một cái bẫy như thế nào? Sống trong ảo tưởng về việc điều gì giữ mọi người lại với nhau có thể trở thành một cái bẫy như thế nào? Có cái bẫy ở khắp mọi nơi, bạn ơi. Có cái bẫy ở khắp mọi nơi. Và vì vậy không có con đường nào không có rủi ro phía trước. Chỉ có rủi ro ở khắp mọi nơi. Được rồi, vậy nên đó là một điều rất hữu ích để biết. Sau đó, câu hỏi sẽ chuyển sang điều gì đó như, nếu tôi muốn xây dựng một mối quan hệ mà được tối ưu hóa, đó là điều bạn phải tự hỏi mình. Nó giống như, và bạn, và bạn đời của bạn. Nó giống như, chúng ta đang làm gì ở đây? Chúng ta muốn gì? Ví dụ, Tammy và tôi đã quyết định, khi chúng tôi mới kết hôn, tôi đã, à, tôi đã nói với cô ấy ngay khi chúng tôi quyết định rằng chúng tôi sẽ thực sự nghiêm túc. Chúng tôi sẽ nói với nhau sự thật. Vậy nên đó là một phần trong tầm nhìn. Bất kể điều gì xảy ra, bất kể điều gì, vâng, bất kể điều gì, cô ấy đã rất giỏi trong việc đó, tôi sẽ nói tốt hơn tôi. Tôi cũng đã làm tốt điều đó, nhưng cô ấy thực sự rất xuất sắc trong việc đó. Cô ấy đã thực sự dồn hết tâm sức vào điều đó. Và tôi có nghĩa là, điều đó gây ra sự chuyển biến hoàn toàn, nhưng có rất nhiều bí mật trong tủ quần áo cần được hé lộ, Chúa ơi, điều đó là chắc chắn. Nói về những điều có nguy cơ gây tổn hại cho các mối quan hệ, một trong những điều tôi muốn hỏi bạn, một chủ đề mà chúng ta chưa từng nói đến trước đây, nhưng nó liên quan đến các chủ đề về mối quan hệ, hôn nhân, và tình dục là khiêu dâm. Và thường thì, Ồ, một lý do khác khiến cho tình dục biến mất. Vâng, đúng rồi. Bạn đã nói về chủ nghĩa khoái lạc trong cuốn sách của bạn, chúng tôi những người vật lộn với Chúa, khiêu dâm. Điều này có phải là một điều xấu không? Đó là một điều khủng khiếp. Vâng, đó là một điều khủng khiếp. Mọi thứ về nó đều khủng khiếp. Thật vậy? Trước hết, nó gây nghiện và không có gì ngạc nhiên. Ý tôi là, bất kỳ cậu bé 13 tuổi nào giờ cũng có thể nhìn thấy nhiều phụ nữ khỏa thân đẹp hơn trong một ngày hơn cả vị vua vĩ đại nhất trong suốt cuộc đời của ông ta. Đúng vậy. Vậy thì, wow, điều này không tốt và hãy cho tôi biết về những hậu quả hạ lưu của một khả năng như vậy. Nó dễ dàng. Nó dễ dàng. Nó dễ dàng để đạt được khoái cảm tình dục. Điều đó không tốt. Nó không nên dễ dàng. Và nó dễ dàng. Vậy bạn phải tuyệt vọng đến mức nào để kết hôn? Không tuyệt vọng chút nào. Giống như, vâng, đúng vậy. Bạn biết gì không? Bạn không biết gì cả. Tôi kết hôn chỉ vì tôi đang yêu. Bạn là một kẻ ngốc. Chúa ơi, để đưa bạn vào vị trí mà bạn sẽ có cuộc phiêu lưu lãng mạn tuyệt vời nhất trong cuộc đời của bạn, cuộc phiêu lưu lãng mạn thực sự trong cuộc đời của bạn. Bạn sẽ cần tình yêu và sự tuyệt vọng, bạn tôi. Bạn sẽ cần mọi thứ làm việc cho bạn, tình yêu, sự tuyệt vọng, sự kinh hoàng, sự xấu hổ, sự tội lỗi, mọi thứ làm việc cho bạn. Và vì vậy bạn chọn con đường dễ dàng. Khiêu dâm. Chắc chắn. Bạn không còn tuyệt vọng nữa. Vậy những người tiêu thụ khiêu dâm, bạn có nghĩ rằng họ ít động lực hơn để tấn công cuộc sống không? Và vì vậy, chắc chắn họ ít động lực hơn để theo đuổi các mối quan hệ tình dục với phụ nữ. Một cách nào đó, thì họ có ít khả năng muốn đi đến phòng tập thể dục hoặc có một sự nghiệp không? Ồ, chắc chắn. Đó là một ý tưởng thú vị. Bao nhiêu trong số những gì mà đàn ông làm là để gây ấn tượng với phụ nữ? Rất nhiều. Giống như, vâng, gần như tất cả. Tất cả mọi thứ. Ý tôi là, các cuộc chiến tranh về địa vị mà đàn ông tham gia, chẳng hạn như trong các công ty luật. Vậy nên, những người đàn ông tôi đã làm việc cùng, họ rất quan tâm đến các khoản thưởng và các báo cáo hiệu suất cuối năm của họ. Tại sao? Một phần là vì tiền. Hầu hết trong số họ có rất nhiều tiền. Giống như, tôi hỏi họ, họ nói, à, tiền là cách chúng tôi ghi điểm. Vậy điều đó có nghĩa là gì? Vâng, tiền là cách mà đàn ông trong những doanh nghiệp cạnh tranh đó so sánh bản thân với nhau. Vậy tại sao họ lại muốn đứng ở vị trí cao nhất? Bởi vì phụ nữ thích những người đứng ở vị trí cao nhất. Vì vậy, đàn ông luôn cố gắng gây ấn tượng với phụ nữ và họ sẽ làm điều đó theo những cách tích cực và theo những cách bệnh lý. Cửa sổ cho việc thể hiện tình dục bắt đầu mở ra vào những năm 1920, giả sử vậy, nhưng thực sự nó bắt đầu khởi sắc với Playboy. Rồi Penthouse xuất hiện ngay sau đó. Và Penthouse thì giống như một màn trình diễn hoàn toàn khỏa thân. Và sau đó Hustler xuất hiện và Hustler thì kiểu như, những gì mà Penthouse không cho bạn thấy, Hustler sẽ cho bạn thấy. Và nó đã trở nên khá thô thiển. Như là một tạp chí hạng thấp, nó đã vứt bỏ tất cả những tiềm năng mà Playboy và Penthouse có. Và sau đó internet xuất hiện. Giống như tất cả những kỹ sư mà không thể thiết lập một mối quan hệ với phụ nữ thực sự, việc trao đổi khiêu dâm, khoảng 25% lưu lượng truy cập internet, đại loại vậy, mong muốn đó để trao đổi khiêu dâm. Điều đó có phải là cái đã tạo ra internet? Vâng. Đó là một phần lớn của nó. Vậy điều đó đã tạo ra điều gì? Vâng, như bạn đã chỉ ra, tôi nghĩ rằng 30% hiện nay của nam giới và phụ nữ Nhật Bản dưới 30 tuổi là trinh nữ. Nó gần giống như vậy ở Hàn Quốc. Mối quan hệ giữa nam và nữ đang ngày càng sụp đổ ở phần còn lại của phương Tây theo cùng một cách. Bây giờ, bạn có thể quy kết điều đó cho khiêu dâm không? Chắc chắn một phần. Nếu tôi là một cô gái trẻ và tôi nhìn vào thế giới khiêu dâm trực tuyến, tôi sẽ nghĩ, vâng, có thể không.
Một trong những điều thú vị mà chúng tôi nhận thấy khi thực hiện một số nghiên cứu về vấn đề này là điều mà nhiều người tìm kiếm trên Google xung quanh chủ đề này là “Làm thế nào để tôi bỏ?” Và tôi cảm thấy như có rất nhiều người tìm kiếm “Làm thế nào để tôi bỏ?” đến mức cảm thấy tuyệt vọng. Cảm giác như thật sự tuyệt vọng. Vậy tại sao nó không bị nghiện? Và tại sao phim khiêu dâm lại không mang lại cảm giác tốt cho con người? Đó là một câu hỏi hay.
Đó là một câu hỏi hay. Chắc chắn không có gì anh hùng trong đó. Rõ ràng, đó không phải là điều để tự hào. Điều đó khác với việc liệu nó có sai hay không. Chắc chắn nó không phải là một thành tựu. Ý tôi là, tôi không nghĩ ai cũng sẽ không đồng ý về điều đó. Nó không phải là một thành tựu. Có thể tình dục phải là một thành tựu. Có thể bạn vi phạm tinh thần của chính tình dục khi nó không phải là một thành tựu. Bạn chắc chắn đã làm điều đó nếu bạn hiếp dâm, đúng không? Vậy thì nó có phải là một thành tựu không? Có thể. Vậy nếu thành tựu của bạn là giả? Vậy thì bạn đang phản bội điều gì? Nếu nó liên quan đến tình dục, có thể bạn đang phản bội điều cơ bản nhất có thể. Điều đó chắc chắn có thể. Có cuộc sống và tình dục. Đó gần như là tất cả, đúng không? Bạn đang sống và bạn sinh sản từ một góc độ sinh học. Và vì vậy bạn đang vi phạm tinh thần của điều gì? Có lẽ bạn đang vi phạm tinh thần của mối quan hệ. Có thể bạn đang vi phạm tinh thần của cuộc phiêu lưu, tinh thần lãng mạn, tinh thần sinh sản, tinh thần của cuộc sống. Có khả năng.
Thật thú vị khi nhiều người dường như đang tức giận về điều đó. Họ dường như đang tức giận với những gì nó đã làm với họ. Họ nên cảm thấy tức giận. Họ nên cảm thấy tức giận. Ngay cả ở cấp độ cá nhân, người ta dường như, trong phần bình luận của những tập phim mà chúng tôi đã thực hiện về vấn đề này, dường như tức giận về sự tồn tại của nó và những gì nó đã làm với họ. Họ nên cảm thấy tức giận. Họ nên cảm thấy phẫn nộ. Thật khủng khiếp. Thật khủng khiếp. Bạn có cấm nó nếu bạn là người quản lý thế giới không?
Tôi không biết làm thế nào để trả lời điều đó. Tôi nghĩ bất kỳ chính sách nào yêu cầu lực lượng thay vì sự tuân thủ tự nguyện thường là chính sách xấu. Có những hạn chế nên được đặt ra đối với việc phân phối nó, nhưng tôi sẽ phải dành nhiều thời gian để suy nghĩ về điều đó từ góc độ chính sách. Tôi nghĩ nó sai. Không, tôi không nghĩ vậy. Tôi biết nó sai. Điều đó không có nghĩa là tôi biết cách giải quyết nó ở cấp độ chính sách. Nó phức tạp. Tôi hiểu tại sao những người trẻ tuổi lại tức giận về nó. Giống như, đâu là những người trưởng thành? Họ đã đi đâu? Họ không bảo vệ những đứa trẻ 11 tuổi khỏi những gì bạn có thể thấy trên mạng? Bạn biết không, tôi nhớ khi tôi còn nhỏ, tôi đã có một số truyện tranh ngầm từ những năm 1960, và nhiều họa sĩ truyện tranh ngầm đó thực sự là những sinh vật vấn đề, như Robert Crumb là một ví dụ tốt. Crumb đã có một cuộc sống khá tốt cho một người như anh ấy, và có một bộ phim tài liệu rất nổi tiếng được thực hiện về các anh em Crumb, và Robert Crumb là người đã thiết lập. Anh ấy là một trong những người đã thiết lập thể loại tiểu thuyết đồ họa thực sự vào những năm 60 ở Hyde Ashbury, San Francisco. Và trí tưởng tượng của anh ấy đi đến những nơi mà bạn không muốn tham gia, thật sự như vậy. Và tôi đã đọc một số tài liệu đó khi tôi khoảng 11 tuổi, bạn biết không, tôi không bao giờ quên. Nó thật sốc. Và giống như một đứa trẻ 11 tuổi điển hình, bây giờ có những điều mà anh ấy sẽ thấy mà anh ấy sẽ không bao giờ quên. Nó không tốt.
Và não bộ vẫn đang hình thành ở độ tuổi đó, phải không? Vậy nên đó là một cách thú vị để gây sốc cho não bộ. Chà, chúng ta cũng không biết tại sao điều đó đúng. Chúng ta hoàn toàn không biết bất cứ điều gì về một chế độ ăn kiêng từ việc tiếp xúc với phim khiêu dâm sẽ tác động như thế nào đến một người đang trải qua tuổi dậy thì.
Bạn sẽ nói gì với những cá nhân đó đã tìm kiếm trên Google về cách bỏ? Bởi vì tôi tưởng tượng nếu chúng ta nghĩ về phần trăm, tôi sẽ nói rằng, khoảng 90% người đang nghe ngay bây giờ xem phim khiêu dâm. Ít nhất, tôi không biết số liệu cụ thể, nhưng đó là rất nhiều người, một phần lớn. Hãy viết xuống, hãy viết xuống những gì nó đang làm với bạn. Viết xuống những gì nó đang làm với bạn. Viết xuống, một cách tỉ mỉ. Mọi thứ mà bạn cho rằng có thể đang xảy ra với bạn. Viết xuống, mọi thứ. Đừng lo lắng về việc liệu bạn có đúng hay không. Có thể nó không đang làm một số điều mà bạn nghĩ nó có thể đang làm, nhưng hãy tạo một danh sách đầy đủ, rồi bắt đầu suy nghĩ xem liệu đó có phải là điều bạn muốn không? Đó có phải là điều bạn muốn không?
Và sau đó hãy viết xuống những gì bạn muốn thay vào đó. Điều đó sẽ giúp. Bởi vì nếu bạn muốn, nhìn này, bất kỳ nỗ lực hưởng thụ nào đều mang lại phần thưởng trong khoảnh khắc, rõ ràng là như vậy. Vấn đề là, giá phải trả cho nó trong thời gian trung hạn đến dài hạn là gì, đúng không? Đó là vấn đề. Và đó là sự mâu thuẫn giữa hai điều đó. Đó là vấn đề.
Được rồi. Bây giờ, nếu bạn muốn bỏ một cái gì đó mà mang lại cảm giác thỏa mãn trong ngắn hạn, bạn cần biết lý do tại sao, đúng không? Bởi vì nếu không, bạn sẽ không có sức mạnh ý chí. Bạn sẽ không có phần của bạn nghĩ rằng, ồ, cái quái gì sẽ thắng? Cái quái gì? Đây là những gì mọi người nghĩ khi họ làm một thứ gì đó mà họ không nên làm. Và họ nên chú ý đến những gì họ nói với bản thân khi họ đưa ra sự biện minh đó, vì cái quái gì gợi ý đến địa ngục.
Và bạn, lý do để ngừng làm những điều tự hủy hoại là vì chúng tự hủy hoại. Ý tôi là, bạn có muốn trở thành kiểu người đó không? Đó có phải là hình mẫu mà bạn muốn cho con trai của bạn, chẳng hạn? Đó có phải là cách mà bạn tưởng tượng rằng ai đó mà bạn ngưỡng mộ sẽ cư xử không?
Đây là những câu hỏi hay để tự hỏi bản thân. Không, bạn có phải là kiểu người đang thực hiện một kiểu mẫu mà bạn nghĩ là đáng ngưỡng mộ không? Tôi không nghĩ phim khiêu dâm, thủ dâm phù hợp với lý tưởng của tinh thần nam tính anh hùng. Tôi không nghĩ ai cũng nghĩ như vậy.
Có một điều gì đó vừa lén lút vừa tầm thường trong đó, rõ ràng là như vậy, thật là vô lý khi chúng ta phải có cuộc thảo luận này, vì rõ ràng rằng những điều này len lỏi vào xã hội và trở thành điều bình thường. Đầu tiên chúng len lỏi, sau đó chúng trở thành một cuộc tàn sát. Nếu bạn là một người trẻ, có lẽ bạn không thể nhớ một thời khi không có khiêu dâm. Chắc chắn bạn không thể nhớ. Bạn mở một ứng dụng lên và bạn nhận được 100%. Oh, và mọi chuyện sẽ tệ hơn rất nhiều. Đợi cho đến khi có phim khiêu dâm điều chỉnh bằng AI. Đến lúc đó chúng ta sẽ thật sự vui vẻ, vì bây giờ chúng ta đã đến một điểm mà với một chatbot bình thường, một người đàn ông trẻ bị cô lập có thể có một cuộc trò chuyện tốt hơn với một chatbot đáng tin cậy hơn với bất kỳ ai mà anh ta đã từng nói chuyện trong suốt cuộc đời mình. Đúng vậy. Bây giờ chúng sẽ thông minh hơn rất nhiều và sớm thôi chúng sẽ như, đã có dịch vụ như thế này rồi. Chúng sẽ là những người phụ nữ hai chiều được phát triển đầy đủ. Chúng không phải là phụ nữ. Là sự bắt chước của phụ nữ. Đúng vậy. Điều này thú vị vì với tâm trí của tôi trong việc thiết kế bạn gái riêng của mình. Cô ấy sẽ không tranh cãi với bạn. Cô ấy sẽ không mất 90 phút mỗi tuần. Đúng vậy. Cô ấy sẽ cho bạn mọi thứ bạn muốn, nhưng điều đó không đúng. Cô ấy sẽ cho phần tồi tệ nhất của bạn mọi thứ nó muốn. Chúa ơi. Điều đó không tốt. Phần tồi tệ, yếu đuối nhất của bạn sẽ nhận được chính xác những gì nó muốn. Điều đó không tốt. Thật sự là không tốt. Ý tôi là, đó chính là điều khiêu dâm đang làm, đúng không? Rõ ràng là như vậy. Và cũng có một yếu tố gây cấn trong đó, đúng không? Bởi vì một trong những thú vui được tăng cường bởi sự mới mẻ. Đúng vậy. Điều đó gây ra một vấn đề liên quan đến hôn nhân. Bạn biết đấy, tôi đã nói chuyện với Bill Maher, Bill thì một mình và ông ấy bằng tuổi tôi, bạn biết đấy, thật đau đớn. Nhưng ông ấy đã nói với tôi, bằng cách nói hươu hươu của Hollywood rằng ông thực sự không thể tưởng tượng nổi việc ở bên một người phụ nữ trong bất kỳ khoảng thời gian dài nào. Đó là một vấn đề mới mẻ. Nó giống như, bạn có bị giới hạn bởi người phụ nữ hay bạn bị giới hạn bởi giới hạn của chính sự tưởng tượng của bạn? Đây là một câu hỏi quan trọng. Như tôi sẽ nói nếu bạn thiết lập mối quan hệ tối ưu với ai đó, họ là vô tận. Điều đó không có nghĩa là sự mới mẻ không quan trọng. Nó rất quan trọng. Đó là phần của sự chơi đùa. Vì vậy, đúng vậy, nhiều người vật lộn với điều đó. Tôi có nhiều bạn bè vật lộn với ý tưởng ở bên cùng một người mãi mãi. Cùng một người. Vâng, nhưng điều đó thực sự, không, nhìn này, tôi hiểu. Như tôi biết rằng sự mới mẻ tăng cường thú vui. Vì vậy, câu hỏi là, làm thế nào để bạn giữ cho mối quan hệ của bạn sống động? Điều đó có nghĩa là mới mẻ. Bạn chơi đùa. Điều thú vị là thực sự những gì tôi nghĩ đang xảy ra ở đó không phải là họ khổ sở vì cùng một người mãi mãi. Thực sự là suy nghĩ. Đó là một phần trong cái bẫy đó, đúng không? Vâng. Vậy thì đó là một quan sát rất tốt. Bởi vì suy nghĩ đó sẽ có một câu chuyện gắn liền với nó. Câu chuyện sẽ giống như, tôi đang ở bên người này. Chúng tôi đều trở nên không hấp dẫn khá nhanh. Chúng tôi trở nên xa lạ với nhau. Không có động lực tình dục hay lãng mạn hay sự hồi hộp nào cả. Và sau đó chúng tôi chỉ ngồi đó, bạn biết đấy, ăn trứng lạnh trong khi nhìn nhau một cách cay nghiệt qua bàn ăn sáng trong 40 năm. Vâng. Đúng vậy, thật tồi tệ. Vậy nên, bạn biết đấy, có thể đừng làm như vậy. Vâng. Có một yếu tố kiểm soát trong đó. Ở điểm này về hedonism cũng vậy, tôi đã nghĩ đến, vì chúng tôi đang nói về khiêu dâm, nhưng có nhiều loại hedonism khác nhau trong cuộc sống của tôi, cho dù đó là, bạn biết đấy, ăn bánh quy. Đây là một điều mà tôi không thực sự làm, nhưng đó là một phép ẩn dụ của việc ăn bánh quy từ mini bar trong phòng khách sạn của tôi ở New York vào lúc 1 giờ sáng. Khi tôi biết rằng ngày mai tôi sẽ hối hận. Có rất nhiều hình thức hedonism, như cuộn TikTok hay bất cứ điều gì có thể là. Và hedonism xuất hiện trong cuộc sống của tôi trong những giây phút không kiểm soát, như, ôi trời, tôi đã phạm sai lầm. Và đôi khi nó xuất hiện khi tôi bị tê liệt theo một cách nào đó, bị tê liệt về mặt cảm xúc. Và vì vậy cảm giác như đó là một dạng thuốc men. Bây giờ, tôi có thể viết xuống trang này rằng tôi muốn trở thành ai. Tôi có thể nói, tôi không muốn trở thành người ăn bánh quy. Tôi không muốn ở trên TikTok. Tôi không muốn xem khiêu dâm, tất cả những điều như vậy. Nhưng sau đó, việc kiềm chế khoảnh khắc đó khi mà bạn, bạn đang yếu đuối theo một cách nào đó, và tôi sử dụng từ đó. Có thể bạn đã yếu đuối theo một cách nào đó bởi một điều gì đó, mệt mỏi hoặc bất cứ điều gì, giữ vững những nguyên tắc đó khi trong khoảnh khắc đó, khi thật khó khăn. Có phải chỉ là, một lần nữa, một trường hợp chỉ cần rõ ràng về những gì tôi muốn trong dài hạn? Vâng, điều đó hữu ích. Nó hữu ích. Thực hành hữu ích. Bao quanh bạn bằng những người có cùng mục tiêu và giữ bạn có trách nhiệm. Có trách nhiệm. Điều đó hữu ích. Oh, vâng, bạn cần tất cả điều đó. Bởi vì trận chiến đó, cuộc chiến giữa sự thoả mãn ngay lập tức và đầu tư trung bình đến dài hạn, đó là một trận chiến thực sự. Bạn biết đấy, lượng niềm vui vừa đủ trong khoảnh khắc không phải là không có gì cả. Vâng. Được rồi. Tôi không muốn sống một cuộc đời đau khổ. Vâng, đúng vậy. Và bạn không muốn, bạn không muốn là người không vui vẻ cho người mà mọi thứ đều là ngày mai. Vâng. Thật rất khó, vì những gì bạn đang cố gắng làm là cố gắng tối ưu hóa cảm xúc và chiến lược trên tất cả các khung thời gian. Và bạn không biết khung thời gian đó kéo dài bao lâu. Vâng, đó cũng là một vấn đề. Chính xác. Chính xác. Nếu tôi có thể chỉ còn một ngày, thì hãy đi thôi. Đúng. Tôi không cần phải làm điều này. Vâng, và chúng ta cũng biết, bạn biết đấy, khi mọi người ra chiến trường trong thời chiến, họ ăn mừng như thể sẽ không còn ngày mai. Bởi vì có thể là không có. Vì vậy, sự nhấn mạnh tôn giáo chính là bạn nên sống trong ánh sáng của sự vĩnh cửu. Đúng. Là bạn nên cố gắng hành xử theo cách tốt nhất khi xem xét mọi thứ trong khoảng thời gian dài nhất có thể.
Bây giờ, điều đó có nghĩa là không có khát khao sao? Không, không phải điều đó, vì không, nó không có nghĩa như vậy, bởi vì hãy nhìn vào văn bản trong Kinh Thánh, chẳng hạn, có một sự nhấn mạnh rằng tinh thần thần thánh muốn sự ban cho của cuộc sống phong phú hơn. Đó là ngôn ngữ, ý tưởng về một khu vườn trái cây, một khu vườn trần gian đầy vui tươi, điều đó là một phần của tầm nhìn về thiên đường. Nó không phải là không có niềm vui. Nó hòa hợp, cân bằng. Tôi nghĩ cách tốt nhất để suy nghĩ về nó là có lẽ theo cách nhạc, bạn biết đấy, trong một tác phẩm âm nhạc, mọi nốt nhạc đều có vị trí của nó. Mỗi nốt nhạc đều có chỗ đứng thích hợp của nó trong mối quan hệ với tổng thể. Đúng không? Nhưng mỗi nốt nhạc cũng đều có giá trị. Điều bạn muốn là cân bằng sự tập trung của bạn vào hiện tại với sự cảm nhận của bạn về trung và dài hạn. Vì vậy, tôi sẽ đưa ra một ví dụ về điều đó. Tôi đã tham gia một khóa học tại Học viện Peterson có tên. Nó về Bài giảng trên núi và Bài giảng trên núi là bản ghi dài nhất mà chúng ta có về những lời nói trực tiếp của Đấng Christ, hãy nói vậy, và nó cấu thành cốt lõi của đạo đức Kitô giáo. Đó là một bộ hướng dẫn và các hướng dẫn thì rất cụ thể. Về cơ bản, hướng dẫn là nhằm đến điều cao nhất tại mọi thời điểm. Được rồi. Đây là điều mà bạn phải thực hành. Được rồi. Ý tưởng là tại mỗi thời điểm bạn mang đến một thái độ nhất định và thái độ đó là tôi sẽ làm điều tốt nhất. Được rồi. Với tất cả những điều đã được xem xét cho tôi bây giờ, cho tôi bây giờ theo cách có hiệu quả vào ngày mai, cho tôi bây giờ theo cách có hiệu quả vào tuần tới và tháng tới và năm tới và năm năm nữa và mười năm nữa trong mối quan hệ với vợ tôi, trong mối quan hệ với con cái tôi, với cha mẹ tôi, với cộng đồng của tôi, đúng không? Đó là toàn bộ danh tính. Bạn đang tối ưu hóa điều đó. Bây giờ, bạn có thể không biết cách, nhưng đó là mục tiêu của bạn. Được rồi. Vì vậy, đó là, đó là chỉ dẫn để đặt tình yêu của Thiên Chúa lên trên tất cả mọi thứ, nhằm đến điều cao nhất. Bây giờ, bạn không biết chính xác cách làm điều đó, nhưng điều đó không quan trọng. Bạn có thể xác định mục tiêu của mình ngay bây giờ. Chắc chắn bạn làm điều gì đó giống như vậy với podcast của bạn. Đúng không? Đó là lý do tại sao nó thành công. Vâng. Bạn có đồng ý với điều đó không? Vâng. Tại sao? Bởi vì nó khó khăn, đúng không? Có một áp lực to lớn khi bạn là một podcaster để nhằm vào một điều gì khác. Và bạn phải, tôi và Jack nói về điều này rất nhiều. Bạn phải có một bộ nguyên tắc nhất định mà không thể thương lượng được, nhưng bất kỳ nguyên tắc nào bạn lựa chọn và tin tưởng vào, chúng đều đến với một cái giá lớn. Được rồi. Những nguyên tắc đó là gì? Vì vậy, điều này đáng để đi sâu vào vì bạn sẽ rất thành công với tư cách là một podcaster. Vâng. Một trong những nguyên tắc của tôi là tôi sẽ, tôi cố gắng không phán xét những người mà tôi đang nói chuyện, và tôi cố gắng không đến với những ý niệm có sẵn. Tôi tiếp nhận họ như tôi gặp họ. Tôi cố gắng không, tôi đang tìm kiếm sự tò mò chân thật trong họ hoặc một loại câu trả lời hay sự thật nào đó. Đúng không? Vì vậy, có một cuộc tìm kiếm trong đó. Vâng. Đó là một cuộc hành trình. Vâng. Bạn biết không? Một câu chuyện phiêu lưu là một cuộc tìm kiếm. Tôi đã trả lời câu hỏi đó chưa? Vâng. Vâng. Vâng. Vâng. Có chỉ một điều mà tôi sẽ phản đối. Bạn đã nói rằng bạn không phán xét. Vâng. Tôi sẽ nói rằng có lẽ bạn không lên án. Bạn phải phán xét vì bạn phải lắng nghe và bạn phải phân loại lúa mì từ vỏ trấu. Bạn phải đánh giá, nhưng bạn có thể làm điều đó mà không cần lên án cẩu thả hoặc a priori, bạn sẽ nói gì? Như một sự khăng khăng độc tài rằng những gì bạn biết bây giờ là đủ. Được rồi. Chính xác. Vâng. Vâng. Vâng. Bạn muốn không, mọi người nói rằng tôi không phán xét. Điều đó giống như, đó không phải là một đức hạnh. Bạn muốn sử dụng sự phán xét mọi lúc, nhưng điều đó không có nghĩa là, tôi có thể phán xét bạn để tôi không bao giờ phải lắng nghe bạn về bất cứ điều gì. Vâng. Sự phán xét có thể xảy ra trong đầu tôi, nhưng sau đó là cách tôi đối xử với người đó dựa trên sự phán xét đó. Tôi không muốn đối xử với họ dựa trên. Tôi không muốn có những giá trị tự phụ cao hơn mà tôi là người đúng. Đúng. Đúng chính xác. Đó là một sự đạo đức giả. Vâng. Đó là sự đạo đức hóa. Giống như, tôi nghĩ tôi hơn bạn vì điều đó chính xác, chính xác. Đúng. Bạn không muốn điều đó. Bạn chắc chắn không muốn làm điều đó trong một podcast. Những nhà báo bệnh lý, đó là tất cả những gì họ làm. Tất cả những gì họ đang làm là thiết lập sự ưu việt đạo đức trên những lý do yếu ớt nhất có thể với ít giá phải trả nhất theo cách tuyệt vời nhất. Vâng. Thực sự không khó. Thật khó khi trở thành một podcaster, đặc biệt trong thời điểm cụ thể này khi có rất nhiều sự chú ý vào podcasting vì những gì đã xảy ra trong chu kỳ bầu cử. Vâng. Bạn thật sự phải rõ ràng về những gì bạn tin tưởng vì gió sẽ thổi. Như thế giới sẽ cố gắng làm bạn lung lay. Họ sẽ nói, bạn không thể nói chuyện với người này. Bạn phải nói chuyện với người này. Đừng làm điều đó. Đừng làm điều này. Điều này là sai. Và bạn nói, được rồi, vậy làm thế nào tôi có thể vượt qua cơn bão như vậy khi tôi biết cơn bão đang đến? Tôi không cần phải nhìn vào Rogan để nói, hãy nhìn vào vòng cung của Rogan. Và nếu tôi cũng là một podcaster. Chỉ cần tiếp tục hỏi những câu hỏi ngu ngốc. Vâng, đó là cuộc tìm kiếm. Và những gì mọi người muốn trong một cuộc thảo luận là một cuộc tìm kiếm. Họ muốn thấy những con chó săn đang truy đuổi một sự thật nào đó. Đó là điều mà họ tìm kiếm. Họ muốn tham gia vào điều đó. Cũng giống như các bài giảng công cộng mà tôi tiến hành. Tôi luôn cố gắng để trả lời một câu hỏi. Tôi không biết câu trả lời là gì khi tôi bước lên sân khấu. Đó là một câu hỏi thực sự. Bạn có nghĩ rằng Joe có, Joe Rogan? Tôi chưa bao giờ gặp ông ấy, nhưng bạn có nghĩ rằng ông ấy chỉ có niềm tin lớn vào con người? Và ở đó, bởi vì rõ ràng đã có rất nhiều áp lực lên ông ấy. Vậy làm thế nào ông ấy đã sống sót qua điều đó là ông ấy chỉ có niềm tin vào chính bản thân ông ấy. Niềm tin vào sự ngu dốt của chính mình. Được rồi. Và rằng những người đang xem, mà là rất nhiều người, sẽ hiểu. Vâng. Vâng. Vâng. Joe đang trong một cuộc tìm kiếm. Ông ấy đang cố gắng để thông minh hơn những gì ông ấy đã có. Đó là những gì Joe đang làm. Đó là sự tò mò đang dẫn dắt ông ấy. Đây là điều mà Musk cũng đã nói về bản thân ông ấy.
Và ông đã nói điều đó với tôi khi tôi phỏng vấn ông, ông nói đó là cách mà ông hòa giải. Ông đã trải qua một cuộc khủng hoảng tồn tại khủng khiếp khi ông khoảng 13 tuổi, bạn biết đấy, và ông đã hòa giải điều đó chủ yếu bằng cuộc tìm kiếm. Ông quyết định rằng ông có thể theo đuổi sự thật, theo đuổi kiến thức, theo đuổi sự hiểu biết, và rằng điều đó có ý nghĩa và giá trị nội tại. Đó là khởi đầu của một định hướng tôn giáo, hoặc thậm chí có thể nói là hơn cả khởi đầu, vì cuộc tìm kiếm là một cuộc theo đuổi tôn giáo. Nó là sự theo đuổi sự thật. Nó là sự theo đuổi kho báu mà con rồng đang canh giữ, phải không? Và vì vậy, kho báu và rồng, chúng luôn ở cùng một nơi. Thật khó chịu. Nhưng điều đó rất tốt để biết, vì nếu con rồng xuất hiện, bạn luôn có thể tự hỏi kho báu ở đâu. Có thể nó gần đây. Nó ở đó.
Vậy thì, quay lại Bài giảng trên núi, vì chúng ta đang nói về định hướng. Vì vậy, hãy nhắm lên, giả định rằng những người khác có giá trị tương tự như bạn và rằng giá trị đó gắn liền với bất cứ điều gì là thiêng liêng, và sau đó hãy tập trung vào khoảnh khắc. Đúng rồi. Vì vậy, đó là mục tiêu xa nhất có thể lên trên với sự tập trung mãnh liệt nhất có thể vào khoảnh khắc. Đúng rồi. Bạn làm điều đó rất tốt. Đó là, tôi không thể nói rằng đó là lý do bạn thành công, nhưng chắc chắn đó là một phần của nó vì bạn chú ý. Thấy không, đó là ý nghĩa của việc chú ý, vì bạn muốn ý định của bạn được tập trung, bởi vì nếu không, sự chú ý của bạn sẽ bị phân mảnh. Vì vậy, bạn muốn sự chú ý của bạn được tập trung. Bây giờ sự chú ý của bạn đang tập trung vào một điều gì đó. Bây giờ, chúng ta đã phân tích một chút. Bạn đã nói rằng bạn có những nguyên tắc này và bạn đang cố gắng học hỏi. Và do đó, sự chú ý của bạn khá tập trung. Và sau đó bạn mang tất cả điều đó vào khoảnh khắc. Đúng rồi. Và sau đó mọi người thấy điều đó hấp dẫn vì họ đang tham gia, họ đang cùng trải nghiệm phiêu lưu. Và điều đó có ý nghĩa. Đó là bản chất của sự có ý nghĩa.
Và vì vậy, điều mà chúng tôi đã cố gắng giải quyết là mối quan hệ giữa chủ nghĩa khoái lạc và nói, chiến lược xã hội thông minh dài hạn. Bạn có thể, bạn muốn cả hai. Bạn muốn, có một giải pháp tối ưu mang lại cả hai tốt hơn bất kỳ giải pháp nào khác. Đây là viên ngọc quý mà Chúa Kitô nói đến, rằng bất kỳ ai khôn ngoan và giàu có sẽ bán tất cả những gì họ sở hữu để mua. Không có gì tốt hơn điều đó.
Đối với người đang nghe ngay bây giờ mà đang gặp khó khăn với khái niệm như: chúng ta đã nói về sự kỷ luật chủ nghĩa khoái lạc, như họ thật sự rất xa với nó, vì có một thang đo cho những người có thể tập trung vào lâu dài. Đối với những người ở đầu kia của thang đo, những người chỉ nhìn vào cuộc sống của họ và nói, tôi chỉ, tôi nghe điều anh ấy nói. Vì lý do nào đó, nó không hoạt động. Như là, tôi không thể thoát khỏi tình huống này. Bạn gặp những người này vào lúc đó. Chà, có thể, có thể bạn không thể bắt đầu từ phía khiêu dâm thì, bạn biết đấy, như, cách một nhà phân tích hành vi tốt tiếp cận các vấn đề như vậy. Nó như thế này, được đấy, có điều gì trong cuộc sống của bạn mà bạn biết là không đúng, mà bạn có thể cải thiện, mà bạn sẽ cải thiện? Bất kỳ bước nào cũng được? Chà, thường thì bạn có thể tự hỏi bản thân câu hỏi đó. Nó như một bài tập chiêm nghiệm. Ngồi trên mép giường của bạn và nghĩ, được đấy, cuộc sống của tôi đang ở chỗ nào không ổn? Vậy thì, sau đó bạn có nhiều ý tưởng về cách mà, yeah, được rồi. Tôi đang ở trên giường của mẹ tôi. Ý tôi là, tôi không có mối quan hệ nào cả. Công việc của tôi thật tồi tệ. Tôi ghét nó. Được rồi. Sau đó, tôi sẽ nói hãy tập trung vào một trong những điều đó và tìm ra một điều nhỏ mà bạn có thể sửa chữa mà bạn sẽ sửa chữa. Tại sao một điều nhỏ? Chà, vì nhìn bạn đi, bạn hoàn toàn vô dụng. Bạn tốt hơn nên tìm ra điều gì đó nhỏ mà bạn có thể làm. Bây giờ, nếu bạn có thể tìm ra một điều lớn, tốt, nhưng rõ ràng bạn đã không thể vì tất cả những vấn đề này tồn tại. Vì vậy, thấy không, một trong những nhấn mạnh trong lĩnh vực tôn giáo, chẳng hạn, là khiêm tốn. Một trong những điều được nhấn mạnh, vậy khiêm tốn là gì? Điều gì là ngược lại với kiêu ngạo? Chà, khiêm tốn là bắt đầu từ nơi bạn đang ở. Đó là khiêm tốn. Và điều đó rất phiền phức vì bạn biết đấy, như, nếu cuộc sống của bạn là một mớ hỗn độn, thì bạn phải thấy rằng bạn là người trong cái mớ hỗn độn đó. Và sau đó bạn phải hiểu rằng nỗ lực đầu tiên của bạn để dọn dẹp mớ hỗn độn có thể không phải là điều mà bạn đặc biệt tự hào, bạn biết không? Ý tôi là, tôi đã thấy điều này rất nhiều trong thực hành lâm sàng của tôi, nơi mà những bước đầu tiên mà họ phải thực hiện để đưa mọi thứ vào trật tự đều khá xấu hổ. Nó như là, thật à? Đó là tất cả những gì tôi có thể làm? Này, thằng bạn, đi lên thì tốt hơn đi xuống. Và có một học thuyết trong các Sách Phúc Âm mà Chúa Kitô đưa ra, điều này rất thú vị. Ông nói, đây là nguyên tắc Matthew, “Những ai có tất cả thì sẽ được cho thêm. Từ những ai không có gì, mọi thứ sẽ bị lấy đi.” Được rồi, vậy nó phác thảo một cái nhìn về thế giới. Tiến bộ, thoái lui. Đó là một mô hình. Đây là một mô hình khác. Tiến bộ, thoái lui. Đây là mô hình đúng. Vì vậy, ngay cả khi bạn phải bắt đầu từ nhỏ, bạn sẽ tích lũy thành công theo cấp số nhân. Bạn cũng tích lũy thất bại theo cấp số nhân. Đó là vực thẳm của địa ngục. Bạn bắt đầu đi xuống, bạn đi xuống nhanh hơn và nhanh hơn. Bạn bắt đầu đi lên, bạn đi lên nhanh hơn và nhanh hơn. Vì vậy, ngay cả khi bạn phải bắt đầu từ nhỏ hoặc thậm chí rất nhỏ đến đau đớn, điều này rất có khả năng, đặc biệt nếu bạn đang cố gắng giải quyết một cái gì đó đã thực sự làm bạn khổ sở, nó không thực sự quan trọng. Nhỏ đến mức nào?
Hãy lấy, tôi sẽ nói, hãy thực hiện bước mà bạn có thể thực hiện, mà bạn sẽ thực hiện, mà thực sự cảm thấy như một thành tựu nào đó. Hãy tưởng tượng bạn đang đối phó với một đứa trẻ ba tuổi và bạn muốn khuyến khích nó. Bạn muốn đặt cho nó một nhiệm vụ mà bạn không muốn nó nói, “Bố, con có thể làm điều đó khi con hai tuổi.” Nhưng bạn không muốn đặt cho nó một nhiệm vụ mà không có cơ hội nào nó sẽ quản lý.
Bạn muốn giao cho anh ấy một nhiệm vụ sẽ kéo anh ấy vượt ra ngoài giới hạn hiện tại, với khả năng thành công hợp lý. Đúng không? Tại sao? Tại sao lại kéo anh ấy ra khỏi nơi anh ấy đang đứng? Chà, bởi vì bạn muốn phát triển. Ý tôi là, nếu bạn yêu một đứa trẻ, bạn yêu nó vì những gì nó là và những gì nó có thể trở thành, và bạn muốn thể hiện tình yêu của bạn đối với cả hai điều đó. Tôi nghĩ nếu bạn là một người cha, bạn sẽ nghiêng về tình yêu dành cho những gì đứa trẻ có thể trở thành nhiều hơn. Niềm tin vào bản thân trong ngữ cảnh này là gì? Bởi vì mọi người, ai cũng đang tìm kiếm, rất nhiều người đang tìm kiếm hai từ, mà tôi nghĩ thực ra là ba từ: niềm tin vào bản thân và sự tự tin. Và trong ngữ cảnh của nhiệm vụ nhỏ này, điều này đang xây dựng niềm tin vào bản thân hoặc sự tự tin của tôi như thế nào? Bởi vì bạn đã thấy mình thực hiện nó. Và điều đó có tác dụng gì với bạn? Chà, nếu bạn thấy một ai đó, một người bạn, liên tục cải thiện từng chút một, bạn sẽ, có thể, bạn sẽ cảm thấy ghen tị và oán giận, và cảm thấy tồi tệ và muốn làm suy yếu họ, nhưng giả sử bạn không bị bao trùm hoàn toàn bởi những lực lượng u ám, bạn sẽ nghĩ, ồ, điều đó thật đáng khâm phục. Vâng, bạn thấy điều tương tự trong chính mình. Bạn phải hành động. Bạn phải phát triển một cái nhìn về bản thân theo cách mà bạn sẽ phát triển cái nhìn về người khác. Vậy bây giờ, và tôi không giả định điều này, nhân tiện, chúng tôi biết điều này một cách lâm sàng. Nếu tôi muốn thực sự giúp bạn xây dựng sự tự tin của mình thay vì chỉ điều chỉnh lại những từ mà bạn nói về bản thân, mà sẽ giống như lòng tự trọng, thứ mà từ lâu chưa có thực, thật ra chỉ là một khái niệm bệnh lý. Bạn muốn sự tự tin, được rồi, chính xác hơn là. Bạn muốn sự tự tin dựa trên năng lực. Bởi vì nếu không, nó sẽ trở thành chủ nghĩa tự mãn. Được rồi, vậy làm thế nào bạn phát triển điều đó? Chà, bạn theo dõi bản thân vượt qua giới hạn của mình, và sau đó bạn nghĩ, ồ, hãy nhìn đó. Có điều gì đó trong tôi có thể vượt qua giới hạn của tôi. Đó là bản thân thật sự của bạn. Đó là một cách suy nghĩ tốt về nó. Và khi làm như vậy, bạn thực sự nhận ra rằng giới hạn tồn tại và bạn đã tự áp đặt một giới hạn cho bản thân ngay từ đầu. Vâng, đó là một trong những điều bạn có thể nhận ra, chắc chắn, rằng bạn cũng không hoàn toàn biết đâu là giới hạn. Nó giống như, ồ, tôi đã vượt qua điều đó. Nó giống như, được rồi, giờ thì sao? Giới hạn tối đa để vượt qua là gì? Đường cong đi lên của việc vượt qua giới hạn là gì? Đó là thang leo của Jacob. Tôi sẽ nói đây là lời hứa của vương quốc Thiên Chúa. Đó là một cách để nghĩ về nó. Không có giới hạn tối đa. Không có giới hạn về việc sự việc có thể tồi tệ đến đâu. Không ai phủ nhận điều đó nếu họ có chút lý trí nào. Điều đó có nghĩa là theo một cách nào đó, địa ngục tồn tại, bạn có thể tìm đường đến đó mà không gặp vấn đề gì. Về mặt năng lượng, có rất nhiều lý do tại sao tôi là một fan lớn của Matcha, nếu bạn chưa biết đến bây giờ. Và thậm chí đến mức tôi đã đầu tư vào công ty Matcha hàng đầu tại Vương quốc Anh có tên là Perfected. Và một trong những sản phẩm yêu thích của tôi từ Perfected là những gói Matcha ngon miệng này có đủ các hương vị từ caramel muối đến hương đào, hương bạc hà đến hương berry. Một trong những hương vị yêu thích của tôi là hương vani, mà tôi sẽ làm trong hai giây tới. Bạn chỉ cần lấy máy trộn này, lấy một chút bột, đặt nó lên trên shaker như vậy, đậy nắp lại, lắc, lắc, lắc. Ngon tuyệt. Nếu bạn chưa thử điều này, bạn có thể tìm Perfected tại các cửa hàng Tesco và Holland Barrett hoặc trực tuyến, nơi bạn có thể nhận được giảm giá 40% với mã của tôi là Diary40. Hãy đến perfected.com và nhập mã Diary40 để thử Matcha nhiều hương vị ngon này ngay bây giờ. Rất được khuyên dùng. Và nếu bạn làm điều này, hãy tag tôi, gửi cho tôi một tin nhắn trực tuyến. Thật thú vị điều gì đang diễn ra với những người trẻ tuổi, đặc biệt là đàn ông, vào thời điểm này, vì có vẻ như, và tôi không có số liệu thống kê này trước mặt, nhưng có vẻ như đàn ông trẻ tuổi đang ngày càng tìm kiếm một loại tôn giáo nào đó. Vâng, chắc chắn rồi. Tôi nghĩ Hồi giáo, tôi nghĩ tôi đã đọc được, Hồi giáo đang gia tăng trong giới trẻ, hoặc đó là tôn giáo chủ yếu mà đàn ông trẻ tuổi đang bị thu hút. Nhưng trong ngữ cảnh những gì chúng ta vừa mô tả, người ngồi bên mép giường của họ, họ có cần tôn giáo không? Và tôi cố ý không nói đến Chúa, tôi đang nói về tôn giáo. Chà, đây là những điều khó để thực hiện một mình, đúng không? Ý tôi là, bạn chỉ có khoảng thời gian trong đời và xác suất rằng bạn có thể tìm ra cách sống chỉ bằng cách tham khảo kinh nghiệm giới hạn của bản thân là bằng không. Nó quá phức tạp. Vì vậy, tôn giáo có thể là xã hội của bạn, có thể là bạn bè của bạn, gia đình của bạn trong ngữ cảnh này. Đó là một phần của nó. Đó sẽ là phần có cấu trúc hơn, phần truyền thống hơn. Bạn cần những câu chuyện truyền thống. Đó là lý do tại sao tôi viết cuốn sách này, để chỉ ra, ít nhất một phần, những câu chuyện đó là gì và những gì chúng có nghĩa. Không chỉ là vậy, mà không chỉ là những gì chúng có nghĩa, mà là việc biết những gì chúng có nghĩa thay đổi cuộc sống của bạn như thế nào. Chẳng hạn, trong câu chuyện về Abraham, Chúa đến với Abraham. Được rồi, bây giờ các câu hỏi xuất hiện từ khẳng định đó. Bạn có ý gì khi nói Chúa và Ngài đến với Abraham như thế nào? Điều đó nghĩa là gì? Chà, câu chuyện làm rõ điều đó. Chúa đến với Abraham là tiếng nói của cuộc phiêu lưu. Đó là một định nghĩa. Vì vậy, đây là điều tốt để biết. Chúa là tiếng nói của cuộc phiêu lưu. Được rồi, vậy hãy suy nghĩ về điều này một chút. Vì vậy, Chúa là tiếng nói của cuộc phiêu lưu là Chúa của tổ tiên của Abraham, người cha. Ngài là một tinh thần gia trưởng. Được rồi, nếu bạn là một người cha tốt, bạn nói bằng tiếng nói của cuộc phiêu lưu với các con trai của bạn. Rõ ràng, bạn biết, bạn đang khuyến khích họ. Giống như, hãy ra ngoài kia đi, bạn biết đấy, hãy làm điều gì đó cho bản thân bạn. Tại sao bạn làm như vậy? Bởi vì bạn có đứa trẻ nhỏ này và bạn nghĩ, hãy cố gắng, bạn ạ, hãy xem bạn có thể trở thành gì. Và vì vậy đó là tiếng nói của người cha tốt bụng. Và đó là tinh thần tổ tiên. Và sau đó, ở phía sau, có Chúa là tiếng nói của cuộc phiêu lưu. Nếu bạn theo đuổi tinh thần của cuộc phiêu lưu, sẽ có những điều bạn phải từ bỏ. Đúng vậy, bạn biết điều đó. Ý tôi là, bạn biết, bạn đang từng bước tiến lên.
Chúng tôi thậm chí sẽ nói rằng những bước tiến trong cuộc sống của bạn. Bạn muốn nói gì khi nói tiến? Bạn muốn nói gì khi nói bước? À, đó là những cuộc phiêu lưu nhỏ mà bạn trải qua và những cuộc phiêu lưu đó biến đổi bạn và hoàn cảnh của bạn. Được rồi. Bạn có cuộc phiêu lưu đó, và bạn phải thay đổi như một hệ quả của nó. Bạn phải từ bỏ sự chưa trưởng thành của mình để có thể tận dụng cơ hội mới này. Được rồi, và điều đó thay đổi bạn. Bây giờ bạn là một người có phần khác biệt. Giờ đây, một chân trời cơ hội mới mở ra. Bạn phải hy sinh một điều gì đó. Giống như, ừ, có vẻ như nếu tôi muốn làm điều này, tôi không thể chi trả cho điều đó nữa. Vâng, Abraham thay đổi một cách đáng kể đến mức ông nhận được một cái tên mới. Ông bắt đầu với tên là Abraham, và ông kết thúc với tên là Abraham. Abraham là cha của các quốc gia. Vậy bài học ở đây là gì? Nếu bạn theo đuổi tinh thần phiêu lưu và đưa ra những hy sinh thích hợp, bạn trở thành cha của các quốc gia, đúng không? Điều đó là đúng. Có một điều rất thú vị. Tôi lớn lên với tôn giáo cho đến khi 18 tuổi. Tôi nói là tôn giáo vì các thuật ngữ khó định nghĩa với tôi. Nhưng mẹ tôi tin vào một vị thần. Bà là một người theo đạo Kitô. Cha tôi cũng là người theo đạo Kitô. Và khi khoảng 18 tuổi, tôi bắt đầu đọc rất nhiều sách của Richard Dawkins và những người khác. Và tôi rơi vào trạng thái mà tôi nghĩ rằng tôi là người vô thần theo định nghĩa rằng tôi không nghĩ rằng nhất định có một vị thần. Và tôi thấy mình ở trong trạng thái ngờ vực. Bây giờ, khi tôi nghĩ về Kinh Thánh như một la bàn hay một hướng dẫn, phần não của tôi như đang gắn bó với điều này, kiểu như, tôi cần bằng chứng cho mọi thứ, thì lại hỏi, đây có phải chỉ là một cuốn sách mà một đám đàn ông viết hàng nghìn năm trước khi họ ngồi quây quần bên đống lửa trại hay gì đó không? Và nếu đúng thì nó chỉ là ý kiến của một người như bất kỳ cuốn sách tự giúp nào trên kệ mà cũng chỉ là ý kiến của một người.
Vâng, được rồi, hãy phân tích tuyên bố đó. Ý tôi là, đúng, đó là những câu chuyện mà con người đã sáng tạo ra hàng nghìn năm trước, nhưng không, chắc chắn không phải là ý kiến của một người, chắc chắn 100% vì những câu chuyện này đã được truyền lại qua hàng thiên niên kỷ và được tổ chức, chỉnh sửa và biến đổi bởi một số lượng rất lớn người. Vì vậy, tối thiểu, đó là một nỗ lực tập thể khổng lồ. Và đó là một nỗ lực tập thể được thực hiện bởi những người có trình độ văn hóa và thông minh nhất. Và điều đó chính là người Do Thái. Tại sao tôi lại lắng nghe Kinh Thánh hơn là lắng nghe những gì Socrates viết hoặc bất kỳ nhà triết học nào? À, có một sự chồng chéo lớn giữa truyền thống triết học Hy Lạp và truyền thống Kitô giáo. Ý tôi là văn hóa phương Tây là sự hợp nhất của Hy Lạp, Jerusalem và Rome. Và những người Kitô hữu đầu tiên đã thấy những điểm tương đồng to lớn giữa thần học Kitô giáo và triết học Hy Lạp. Bạn nghĩ chúng ta đến từ đâu? Bạn biết đấy, bạn có lý thuyết tiến hóa Darwin rằng chúng ta đã tiến hóa, v.v. Sau đó có quan điểm tôn giáo hơn rằng, bạn biết đấy, nếu bạn thực sự nghĩ về giao ước đầu tiên và giao ước sớm và những câu chuyện về sự sáng tạo, con người nghĩ, bạn biết đấy, có thể chúng ta chỉ bất ngờ xuất hiện từ hư vô. Nhưng bạn nghĩ chúng ta đến từ đâu? Bạn có tin rằng một vị thần đã đặt chúng ta ở đây? Hay bạn tin rằng? Bạn có tin rằng tiến hóa là đúng? Bạn có tin rằng cả hai đều đúng? Bạn phải đọc cuốn sách. Nhưng tôi không cố gắng trở thành người thông minh với câu trả lời đó. Đây là một câu trả lời phức tạp. Vâng, đây là một câu trả lời phức tạp. Tôi nghĩ rằng chúng ta được hướng dẫn bởi tinh thần tìm kiếm ý nghĩa. Được rồi, tôi nghĩ đó cũng là bản năng sâu sắc nhất của chúng ta. Đó phần nào là Darwinism. Vâng, tôi đã có một quy tắc cho cuốn sách này là tôi không đưa ra bất kỳ tuyên bố nào về những câu chuyện trong Kinh Thánh mà tôi không thể biện minh bằng khoa học. Tôi không nghĩ rằng có sự mâu thuẫn. Tôi nghĩ việc xem các câu chuyện trong Kinh Thánh như một sự pha trộn của những lý thuyết mê tín, tiền khoa học là điều vô lý. Tôi không nghĩ rằng có bất kỳ bằng chứng nào cho điều đó. Đây là những câu chuyện. Câu chuyện và giả thuyết khoa học không phải là cùng một thứ. Chúa tể những chiếc nhẫn không phải là một giả thuyết khoa học. Nhưng điều đó không có nghĩa là nó không đúng. Bạn có tin rằng ông cố, ông cố, ông cố của tôi đã là một amip không? Bạn đã là tinh trùng vào một thời điểm. Ý tôi là, điều đó không phải là không thể. Tất cả chúng ta đều bắt nguồn từ các sinh vật đơn bào. Tôi đặt ra những câu hỏi này vì giống như tôi đang vật lộn thực sự với một đống câu hỏi lớn về sự tồn tại mà thực sự tôi chỉ đã vật lộn khoảng một năm. Vì vậy, đối với tôi rất mới mẻ. Và điều buồn cười là chuỗi phát triển của tôi ở đây là theo tôn giáo Kitô, cho đến khoảng 18 tuổi, chỉ là người vô thần cứng rắn trong hai năm đến mức đó là danh tính của tôi. Và sau đó bỏ qua điều đó. Tôi đã lang thang khoảng vài năm và thấy mình ở vị trí thực sự thú vị nơi tôi đang quay lại với những câu trả lời này một lần nữa. Vâng, đó chính là lý do tại sao tôi viết cuốn sách này, vì tôi biết rằng đó là thời điểm. Và không chỉ là thời điểm của bạn. Đó là thời điểm mà chúng ta đang ở. Vâng, đó là thời điểm mà chúng ta đang ở. Vâng. Ồ, chắc chắn rồi. Chắc chắn rồi. Vâng, một phần là vì ánh sáng đã tự làm cho mình kiệt quệ, một phần là vì nó đã sai. Nó đã thất bại chúng ta, cá nhân. Chà, tôi nghĩ “kiệt quệ” là một từ tốt hơn vì nó không phải là ánh sáng không có lợi ích của nó. Khi bạn nói về ánh sáng. Nó có nghĩa là tiến bộ công nghệ. Giả thuyết, chủ nghĩa vật chất hóa của các nhà khoa học vô thần. Được rồi. Vâng. Đó không đúng. Về mặt thực tế, họ đã sai. Lý thuyết của họ về nhận thức thì sai. Họ sai. Chúng ta nhìn thế giới qua một câu chuyện. Chúng ta không nhìn thế giới như một tập hợp của các sự kiện. Họ sai. Bạn thấy đấy, những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại đã nhận ra điều này. Và đó là lý do tại sao những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại có ảnh hưởng to lớn đến văn hóa. Bây giờ, tôi không phải là một người hâm mộ những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại vì nhiều lý do, nhưng sự kiên quyết của họ rằng chúng ta nhìn thế giới qua một câu chuyện, rằng họ đúng. Điều đó đúng. Tôi đồng ý. Ý tôi là, nếu bạn rõ ràng đọc cuốn sách “Sapiens” của Yuval Harari, và điểm chính của anh ấy là điều gì đã gắn kết chúng ta với tư cách là con người và ngăn chúng ta trở thành những con tinh tinh lạc loài này chính là những câu chuyện. Chúng gắn kết chúng ta lại với nhau.
Tôi hoàn toàn hiểu rằng chúng ta cần một câu chuyện. Đó là cách mà mọi thứ, tiền bạc, chính phủ, và những thứ khác hoạt động. Nhưng câu chuyện đó là gì, giờ đây tôi có thể đồng ý rằng câu chuyện về sự hy sinh tự nguyện. Hoàn toàn đồng ý rằng con người cần điều đó. Chúng ta sẽ không có cơ hội để ở đây nếu không có điều đó. Và đó là một tập hợp các giá trị và nguyên tắc. Bây giờ, những giá trị và nguyên tắc đó thường được tìm thấy trong tôn giáo. Nhưng điều đó có phải là bắt buộc không? Liệu chúng có thể được tìm thấy trong, có thể tôi có thể lý thuyết tạo ra một tôn giáo mới mà tôi và bạn bè tôi cùng hợp nhất chống lại một tập hợp các giá trị, sự hy sinh, sự cho đi, vai trò làm cha mẹ? Đó là một câu hỏi tuyệt vời. À, đây là điều mà Nietzsche cơ bản đã giả định theo nhiều cách. Khi Nietzsche quan sát rằng Chúa đã chết, nói vào năm 1850 hoặc khoảng đó, phương thuốc của ông cho điều đó, lời cảnh báo của ông là sẽ rơi vào chủ nghĩa hư vô và chủ nghĩa toàn trị cộng sản. Và điều đó thực sự đúng. Có thể là một chủ nghĩa hưởng thụ mù quáng ở đó nữa. Dostoevsky tập trung nhiều hơn vào điều đó. Nietzsche nói, chúng ta sẽ phải tạo ra những giá trị của riêng mình. Chúng ta sẽ phải trở thành, đó là điều mà Superman, Superman của Nietzsche, người tạo ra những giá trị của riêng mình. Hãy thử. Xem điều gì xảy ra. Bạn không thể làm điều đó. Bạn không thể tạo ra những giá trị của riêng mình vì các giá trị là có thật. Chúng không mang tính tùy ý. Chúng không phải là tương đối. Vì vậy, hãy tưởng tượng điều này, hãy tưởng tượng có một số lượng rất lớn các trò chơi có thể chơi, giống như một số lượng vô tận. Nhưng có một số lượng rất nhỏ các trò chơi mà mọi người muốn chơi. Và sau đó có một số lượng còn nhỏ hơn nữa các trò chơi tự duy trì và cải thiện khi bạn chơi chúng. Được rồi, điều đó giống như một cảnh quan. Bạn có thể nghĩ về nó như một cảnh quan của các mẫu tương tác tiềm năng. Bạn thậm chí có thể nghĩ về nó như một cảnh quan của các mối quan hệ bộ lạc tiềm năng, đúng không? Các quy tắc của những trò chơi đó sẽ là các nguyên tắc của xã hội. Được rồi, bây giờ câu hỏi của bạn là, liệu chúng ta có thể nghĩ ra một bộ quy tắc riêng của mình không? Và câu trả lời cho điều đó là không. Tại sao? Vì khả năng chơi bền vững và phong phú của một trò chơi không phải là tùy ý. Vì vậy, ví dụ, nếu bạn muốn hòa hợp với vợ mình, cô ấy phải muốn chơi trò chơi mà bạn đang chơi. Được rồi, không, có rất nhiều trò chơi bạn có thể chơi không phù hợp với tiêu chí đó. Giờ thì tưởng tượng điều đó còn tồi tệ hơn nữa, vì để hòa hợp với vợ bạn, cô ấy phải muốn chơi trò chơi mà bạn muốn chơi. Nhưng cả hai bạn đều phải chơi một trò chơi hoạt động hôm nay và ngày mai và tuần tới, tháng tới, năm sau, đúng không? Và sau đó bạn phải chơi với các con của mình và cha mẹ bạn và một đám người khác.
Vậy tôi có thể hỏi, vậy có phải con người được thiết kế theo cách mà có một tập hợp các giá trị và câu chuyện nào đó là thích hợp nhất với sự sống sót và sinh sản của họ không? Và nếu điều đó đúng, và tôi hoàn toàn hiểu tại sao điều đó lại đúng, vì điều đó đúng đối với tất cả các loài, giống như có một tập hợp các câu chuyện và triều đại có lẽ trong con chó của tôi, nếu bạn quay ngược lại 100 năm từ khi tổ tiên của nó còn sống trong hoang dã, mà nó cần phải tham gia vào, để sinh sản, để trở thành một con chó và sống sót như một con chó. Nhưng câu hỏi trở nên là những giá trị đó đến từ đâu? Chúng có phải là bẩm sinh ở trong chúng ta hay không vì các yếu tố môi trường? Vì vậy, tôi cần phải như thế này vì môi trường tôi sống để có thể quan hệ với ai đó và sinh sản vì tôi có hai tay, hai chân, v.v. Tôi là một con tinh tinh tiến hóa. Hay chúng đến từ một nơi nào đó và được trao cho tôi? Bởi vì nếu tôi nhìn vào mỗi loài động vật? Không hoặc, mà là cả hai. Ồ, và, được rồi. Đúng, đúng, đó là cùng một vấn đề. Bạn đang nhìn vào cùng một vấn đề từ hai góc độ khác nhau. Đó là cả hai. Vâng, chúng được truyền từ trên cao xuống. Vâng, chúng là bản năng. Vậy chúng được truyền từ ai? Vâng, từ tôn giáo… Bạn có thấy khó khăn với câu hỏi này không? À, đó là một câu hỏi phức tạp. Nhưng bạn có khó khăn với câu trả lời không? Tôi vật lộn với việc làm cho câu trả lời trở nên đủ đơn giản để đưa ra nhanh chóng. Bạn có rõ ràng về bản thân mình về điều này không? Không rõ ràng như tôi có thể. Bạn vật lộn với điều gì? À, sự rõ ràng là một phần trong đó. Chúng ta muốn làm mọi thứ trở nên rõ ràng nhất có thể. Phạm vi bao quát. Đúng không? Ý tôi là, mọi người hỏi tôi tôi tin gì và tôi nói, vâng, tôi không che giấu những gì tôi tin. Tôi giảng bài về nó. Tôi làm podcast về nó. Tôi viết về nó. Giống như, đó là những gì tôi tin. Đó là nó. Có sự mơ hồ nào trong đó không? À, một số phần là phức tạp. Vì vậy, rất khó để đưa ra câu trả lời ngắn cho các câu hỏi phức tạp. Bạn có xu hướng đưa ra, nếu bạn đưa ra câu trả lời ngắn cho các câu hỏi phức tạp, câu trả lời thường mang tính biểu tượng. Đúng. Bạn phải nói một cái gì đó như, chúng đến từ đâu? Giống như, vâng, chúng đến từ Chúa. Bây giờ, đó có phải là một câu trả lời hữu ích không? Vâng, đó là một câu trả lời ngắn. Vì vậy, nó hữu ích ở chỗ nó ngắn. Nó đặt ra câu hỏi, bạn có ý nghĩa gì khi nói về Chúa? Chúng ta có thể trở lại điều đó trong câu chuyện của Abraham. Đây là những định nghĩa. Bởi vì nếu bạn đang nói về những gì được đặt ở vị trí cao nhất, bạn phải biết bạn đang nói về điều gì. Được rồi, trong câu chuyện của Abraham, giọng nói của cuộc phiêu lưu được đặt ở vị trí cao nhất. Và nếu bạn theo đuổi điều đó, thì bạn sẽ trở thành cha của các quốc gia. Đó là thành công trong sinh sản. Đúng không? Điều đó có nghĩa là ý tưởng là có sự align giữa bản năng thúc đẩy bạn đến cuộc phiêu lưu và xác suất bạn sẽ thu hút được phụ nữ theo cách đảm bảo sự sống sót của những hậu duệ của bạn. Và điều đó có phải là môi trường không? Nó vừa là cả hai. Nó vừa là cả hai. Nó xuất hiện như một hệ quả của các ràng buộc của tương tác xã hội, chẳng hạn. Có các ràng buộc, ví dụ, về những gì làm cho một người đàn ông có sức hấp dẫn với phụ nữ. Vâng. Đúng. Điều đó không liên quan đến bạn, những ràng buộc đó. Chúng có ở đó. Đúng. Chúng có ở trong xã hội của những người phụ nữ. Chúng là vĩnh cửu. Không phải, không có người phụ nữ nào, cô ấy có thể thay đổi ý kiến của mình đến một mức độ nào đó, nhưng cô ấy tham gia vào mẫu hình đó. Vì vậy, nó có ở đó. Bây giờ, nó cũng được xây dựng trong bạn vì bạn là một sinh vật xã hội.
Và như vậy, sinh lý học của bạn chỉ cho bạn bản chất của hình mẫu đó. Vậy thì, chó của tôi có tôn giáo khác với tôi không? Nó có một vị thần khác không? Ở một mức độ nào đó. Có một sự giao thoa vì bạn có thể giao tiếp. Chó của bạn hiểu bạn và ngược lại. Đó là một câu hỏi hay. Các động vật có vú xã hội hiểu nhau. Đúng vậy. Vậy thì có một sự giao thoa trong những bản năng sâu sắc nhất hoặc những xung lực cao nhất của chúng. Bạn có thể nghĩ về điều đó theo cả hai cách. Tôi đã suy nghĩ trong đầu và nghĩ về bẫy thực vật Venus và chó bulldog Pháp của tôi, Pablo, và cả hai đều cần một bộ hành vi, nguyên tắc và giá trị khác nhau để tồn tại, phát triển và hạnh phúc. Vâng. Bạn có thể suy nghĩ về điều đó như một điều hiển nhiên. Tôi đang nghĩ rằng, liệu điều đó có nghĩa là chúng đều có một vị thần khác nhau? Chúng có một bản chất. Vâng. Chúng có một bản chất nội tại khác nhau. Đó là một cách nghĩ khác về điều đó. Vâng. Bởi vì môi trường và những yếu tố mà chúng phải đối mặt với tư cách là loài. Vậy thì, vị thần của Pablo có thể hơi khác với vị thần của tôi nếu chúng ta đang nói về, vì tôi đang cố gắng hiểu xem liệu ý tưởng về thần có phải là một tập hợp các động lực tiến hóa hay không. Vâng, đúng vậy. Đó chính là như vậy. Bạn có thể nghĩ về nó như việc vươn lên từ thế giới vật chất hoặc xuống từ thiên đàng. Không quan trọng. Về cơ bản thì không quan trọng. Đó là những cách nhìn khác nhau về cùng một vấn đề. Khi tôi nói về động lực tiến hóa, nghe có vẻ không thiêng liêng cho lắm. Nó không cảm giác như một nơi, một lý do để tụ họp trong một nhà thờ. Nó giống như tôi chỉ là một loại robot bị điều khiển bởi những động lực này: đừng làm việc đó, hãy làm việc này. Cái này cảm thấy tốt. Nếu bạn ở bên bạn bè và gia đình, bạn cảm thấy tốt. Vậy thì hãy làm nhiều hơn nữa. Và nếu bạn ở bên bạn bè và gia đình, bạn an toàn hơn. Vậy bạn có nhiều khả năng có con hơn. Hay là nó là một thứ gì đó thiêng liêng mà xã hội chúng ta đã bảo rằng Thần là nơi mà chúng ta nên thờ phượng và cảm ơn bạn rất nhiều và đến nhà thờ quỳ gối cầu nguyện. Bởi vì chúng có hai điều rất khác nhau. Một cái thì thực tiễn và thực dụng. Cái kia thì là điều thiêng liêng. Được rồi. Đây là một cách suy nghĩ về chuyện đó. Tôi đã đề cập rằng trong câu chuyện của Abraham, Thần là lời mời gọi phiêu lưu. Đó là định nghĩa. Giờ đây, cái thiêng liêng trong những câu chuyện này có nhiều đặc điểm khác nhau. Người ta miêu tả Người theo nhiều cách. Nhưng có một sự kiên quyết rằng điều đó phản ánh sự thống nhất tiềm ẩn. Giờ đây, sự thống nhất thì không thể hiểu được ở bản chất của nó. Vậy bạn phải chấp nhận điều đó như là điểm khởi đầu ban đầu. Bạn sẽ không nhận được câu trả lời. Bạn có thể thấy một cái gì đó phức tạp từ nhiều góc nhìn khác nhau. Trong câu chuyện của Noah, Thần là xung lực đến với người khôn ngoan để chuẩn bị khi gặp rắc rối. Giờ đây, bạn có thể nghĩ điều đó như một bản năng. Bạn có thể nghĩ rằng đó là bản năng, trực giác, cảm xúc tiêu cực, lo âu, nhưng nó còn hơn cả thế vì bạn có thể sợ một điều gì đó không có thật. Giờ đây, bạn có thể phải tự hỏi mình, được rồi, điều gì là điều kiện tiên quyết cho nỗi sợ hãi của bạn? Điều gì là điều kiện tiên quyết để sự hợp lý của nỗi sợ hãi của bạn? Vậy bạn sợ và bạn nên sợ. Vậy thì, hãy nói rằng đó là đặc điểm của một người khôn ngoan. Được rồi, vậy câu hỏi là, thì bản chất của sự khôn ngoan nào làm cho nỗi sợ của bạn có lý do? Noah được mô tả trong câu chuyện Noah như một người khôn ngoan trong các thế hệ của ông. Điều đó có nghĩa là theo tiêu chuẩn đạo đức của thời đại ông, ông là một con người đứng đắn. Được rồi, vậy giờ bạn có thể tưởng tượng rằng điều đó có nghĩa là ông tồn tại trong mối quan hệ hài hòa với bản thân hiện tại và bản thân tương lai của ông. Vậy điều đó khiến ông trưởng thành. Nhưng sau đó, ông cũng thực hiện điều đó theo cách phục vụ vợ, gia đình và cộng đồng của mình. Vì vậy, bản thân ông được cân bằng và tối ưu hóa trong các tham số đó. Điều đó làm cho ông an toàn trong nền tảng của mình và được định hướng đúng đắn. Nếu bạn an toàn trong nền tảng của mình và được định hướng đúng đắn lên phía trên, thì không có sự khác biệt nào giữa tiếng nói của điều thiêng liêng và bản năng mà bảo vệ bạn trong những lúc khó khăn. Nhưng bạn thấy đấy, bạn không thể dễ dàng đến đó bằng khái niệm giản đơn là vật chất, vì bạn có thể nghĩ về nỗi sợ điều khiển Noah như là một bản năng. Nhưng bản năng thì mang tính bệnh lý trừ khi nó tồn tại trong khung khổ đạo đức rộng lớn hơn, bởi vì nếu không, bạn có thể có nỗi sợ của một kẻ hèn nhát. Vâng, điều đó sẽ không có ích lợi. Khung khổ đạo đức rộng lớn hơn, liệu cái khung rộng đó có thể chỉ là rằng tôi ở trong DNA của mình, tôi được lập trình sẵn để muốn sinh sản không? Vâng, nhưng ngay cả sinh sản cũng vậy, bạn thấy đấy, tôi nghĩ rằng đây là nơi mà Dawkins đã đi sai một cách thảm hại. Giao hợp và sinh sản không phải là điều tương tự đối với con người. Không còn nữa, chắc chắn rồi. À không có chút nào, vì chúng ta là những người sinh sản với đầu tư cao. Giao hợp chỉ là khởi đầu cho mọi chuyện. Vậy đây là một câu hỏi, bạn sẽ phải hành động như thế nào để tối đa hóa việc đảm bảo sự sống sót của con cái bạn? Được rồi, vậy thì, bạn có nghĩa là sự sống sót? Bạn có nghĩa là con trai bạn sống không? Bạn có nghĩa là cháu trai bạn sống không? Bạn có nghĩa là 20 thế hệ sau bạn? Mẫu hình mà bạn đại diện vẫn đang tồn tại thành công? Điều đó có nghĩa là những người mà bạn sản sinh ra có khả năng đối mặt với mọi thử thách vì cách mà họ hành xử? Điều đó phức tạp hơn nhiều so với chỉ là giao hợp, phức tạp hơn rất nhiều. Vậy mẫu hình mà Abraham, Abraham là cha của các dân tộc, đúng vậy? Có một sự kiên quyết trong câu chuyện rằng cách mà ông hành xử như một người hùng, thiết lập mẫu hình khiến cho những thế hệ sau của ông thành công, vĩnh viễn. Tôi chỉ không thể xác định được liệu điều này có phải là, liệu, những điều gì đã xảy ra trong mối quan hệ với việc, liệu Kinh Thánh chỉ là hệ quả của việc mọi người cố gắng tìm ra động lực tiến hóa của chúng ta và biến chúng thành những câu chuyện này để dẫn dắt chúng ta? Tại sao chỉ? Được rồi, chúng ta có thể bỏ từ chỉ đi. Vâng, nhưng đó là một sự bỏ quan trọng. Đó là một sự bỏ quan trọng vì điều đó đã gò bó con người.
Kinh Thánh có phải một phần là câu chuyện về con người đạt đến nhận thức không? Vâng. Đúng rồi. Vâng. Được rồi, vâng. Nó có phản ánh một thực tại sâu sắc hơn không? Vâng. Đúng rồi. Thực tại sâu sắc đó là gì? À, hãy nói rằng, được, đó là một câu chuyện về tâm lý. Và sau đó hãy nói, không, đó là một câu chuyện về tâm lý trong xã hội. Được rồi, vậy, không, đó là một câu chuyện về tâm lý trong xã hội, trong thế giới tự nhiên. Được rồi. Vậy, điều gì nằm dưới đó? Nguồn gốc của thiên nhiên, xã hội và tâm lý. Đây là một câu hỏi thú vị. Đây là một câu hỏi rất trực tiếp. Nhưng tôi chỉ muốn một câu trả lời mà tôi, vì tôi chưa có sự rõ ràng về điều này. Bạn tin vào điều gì, vị thần nào mà bạn tin tưởng? Tôi đã nghe bạn nói về ý tưởng về nền tảng này và những thứ tương tự, nhưng theo một cách đơn giản mà tôi có thể hiểu, bạn có tin vào một vị thần nam trên bầu trời không? Bạn có tin vào điều đó không? À, điều đó không phải là hình dung nguyên thủy như những người vô thần muốn bạn tin. Vậy, bạn tin vào điều gì? À, không có gì phức tạp hơn trong vũ trụ đã biết so với bộ não con người. Vì vậy, nếu bạn muốn một mô hình cho thực tại như vậy, thì tuyên bố rằng nó có điều gì đó tương tự như cấu trúc của tâm lý con người không phải là một tuyên bố phi lý, vì đó là điều phức tạp nhất mà chúng ta biết. Vậy, bạn tin vào điều gì? À, tôi đã giải thích điều đó rồi. Nhưng tôi có nói, tôi đã đề cập đến điều gì đó mà chúng ta đã lướt qua rất nhanh, vì tôi đã giới thiệu nó quá vội vàng. Những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại đã nhận ra rằng chúng ta sống trong một câu chuyện, nhưng sau đó họ đã đi đến một kết luận sai lầm với hai hình thức. À, ba, không có câu chuyện thống nhất, đó là một trong những kết luận của họ. Thực tế, định nghĩa của chủ nghĩa hậu hiện đại là sự hoài nghi về các câu chuyện lớn. Không có câu chuyện thống nhất. Thì, đó là một lý thuyết ngu ngốc, vì không có sự kết hợp. Vậy thì, chỉ có sự đa dạng thôi. À, chúng ta hiện đang tôn thờ sự đa dạng theo cách hoàn toàn ngớ ngẩn này. Không có sự khác biệt nào giữa sự đa dạng và chiến tranh. Nếu không có một câu chuyện thống nhất, thì chỉ còn lại chiến tranh. Vì vậy, không, điều đó sẽ không hoạt động, sai lầm, thoả mãn bản thân theo chủ nghĩa khoái lạc. Đó là Michel Foucault dành riêng cho bạn. Thì, tại sao điều đó lại sai? Tại sao mọi người không thể làm những gì họ muốn với bất kỳ ai họ muốn mọi lúc? Bởi vì điều đó tự nó làm hỏng mình và rất nhanh. Đó không phải là một trò chơi bền vững. Nếu tất cả chỉ là về bạn và những sở thích của bạn, tôi không muốn ở gần bạn. Và điều đó không tốt cho bạn đâu. Điều đó sẽ không hiệu quả. Quyền lực, đó thực sự là nơi mà những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại đã dừng lại với, bạn sẽ nói gì, sự cám dỗ để hướng tới Marx. Tất cả đều về quyền lực. Thì, đầu tiên, đó có thể là một sự thú nhận, nếu đó là điều bạn tin. Và thứ hai, không, không phải như vậy. Hãy thử áp bức vợ bạn và xem điều đó có hiệu quả như thế nào với bạn. Hãy thử áp bức bản thân và xem bạn thành công đến đâu. Quyền lực không phải là trò chơi. Được rồi, trò chơi là gì? Câu chuyện là gì? Tôi đã đề cập trước đó, đó là sự hy sinh tự nguyện. Đúng, bạn hiến bản thân mình phục vụ cho một điều gì đó cao hơn. Đó là nền tảng của xã hội. Đó là nền tảng của sự ổn định tâm lý. Sự khăng khăng của Kitô giáo là đó là nền tảng của thế giới. Tôi sẽ hỏi bạn một lần nữa, vì tôi muốn rõ ràng. Vị thần mà bạn tin vào là gì? Tôi nghĩ rằng tuyên bố rằng Chúa Kitô là hiện thân của tiên tri và các luật lệ, tôi nghĩ rằng điều đó là đúng. Điều đó phức tạp. Nó rất, rất phức tạp, nhưng tôi nghĩ rằng điều đó là đúng. Vậy bạn tin rằng Chúa Giê-su là Thiên Chúa? Vâng. Tôi nghĩ nếu bạn hiểu điều đó có nghĩa là gì, thì đó là điều không thể tranh cãi. Tôi sẽ cho bạn một lời giải thích ngắn gọn về lý do tại sao. Chúa Kitô gánh vác những tội lỗi của thế giới lên chính Ngài. Điều đó có nghĩa là tất cả các vấn đề mà có đều là vấn đề của Ngài. Đúng. Được rồi, vậy ý tưởng ở đó là không có sự khác biệt nào giữa việc đưa ra giả thiết đó và thực sự bắt đầu giải quyết những vấn đề đó. Và không có sự khác biệt nào giữa điều gì tốt nhất giải quyết những vấn đề của nhân loại và điều thần thánh. Đó là cùng một điều. Và tôi không thể thấy điều đó có thể khác đi, vì giả thuyết nghịch đảo sẽ là bạn sẽ thích ứng tốt nhất với cuộc sống của mình bằng cách tránh những điều khó khăn và khủng khiếp. Và không ai tin điều đó cả. Vì vậy, mẫu hình của đam mê, đây là vấn đề hy sinh tự nguyện được đẩy đến cực điểm. Mẫu hình của đam mê là quyết định phải đối mặt và chào đón bất cứ điều gì xảy ra với bạn, bất kể đó là gì. Và đó là một điều khủng khiếp để yêu cầu hoặc cố gắng thực hiện. Nhưng trong khi lựa chọn là thu mình lại, thì tinh thần thu mình lại là thần thánh. Nó giống như, tôi không nghĩ vậy. Giống như, điều đó thật vô lý. Tinh thần của lòng dũng cảm vô hạn? À, đó không phải là một khởi đầu tồi cho một định nghĩa về cái gì tạo thành điều thần thánh. Giá trị cao nhất có thể. Niềm tin của bạn vào Chúa, tôn giáo có bị dao động không? Oh, có. Chắc chắn rồi. Liên tục. Trong suốt một năm rưỡi, hai năm qua, bạn đã trải qua một thời gian đặc biệt khó khăn với việc mất đi những người trong cuộc sống của bạn mà rất quan trọng đối với bạn. Tammy cũng vậy. Oh, vâng. Vâng, và tôi đã bị đau khổ cực độ trong ba năm. Đúng. Tôi đã trải qua ba năm mà mỗi phút trong cuộc đời tôi còn tồi tệ hơn bất kỳ phút nào tôi đã có trước đó. Nó thật khủng khiếp. Và tôi có mất đức tin không? Có bị đặt câu hỏi, thử thách không? Tuyệt đối. Tuyệt đối. Nó đã trở nên vô lý. Nó thật vô lý. Rất nhiều điều đã đi lệch hướng trong khi vợ tôi đang chết. Con gái tôi thì bị bệnh. Tôi đã thấy mọi thứ nổ tung xung quanh tôi theo 50 cách khác nhau. Và tôi bị đau đớn nghiêm trọng. Nó thật tồi tệ. Tôi đã đi bộ khoảng 12 dặm mỗi ngày vì tôi không thể ngồi. Tôi đã làm điều đó trong vài tháng. Mùa đông, mưa, bất cứ khi nào tôi có một người bạn đi bộ cùng tôi. Nó thật kinh khủng. Và vâng, ý tôi là, tôi đã nghĩ điều gì là sự tuyệt vọng? Nó thậm chí không phải là cơn đau. Đó là thực tế rằng tôi đang ở trong tình trạng tồi tệ đến mức tôi cảm thấy tôi đang trở thành gánh nặng cho mọi người xung quanh tôi và rằng điều đó chỉ có thể trở nên tồi tệ hơn.
Và tôi đã nghĩ, có ý nghĩa gì trong điều này? Ý nghĩa có thể của điều này là gì? Vì vậy, đúng là, đức tin của mọi người đều bị thử thách. Ý tôi là, chính Chúa Kitô cũng kêu cầu Chúa trong tuyệt vọng trên thập giá. Và câu chuyện sẽ không thể tin được nếu không có điều đó. Giống như nếu bạn muốn sống, bạn sẽ phải vượt qua giới hạn của mình, đúng không? Nếu bạn muốn sống. Nhưng ai biết được bạn sẽ khám phá điều gì khi bạn vượt qua giới hạn của mình? Trong khoảnh khắc đó, bạn biết đấy, tôi đã ở trong mối quan hệ của mình một thời gian và tôi thật sự nghĩ rằng tôi thà chết còn hơn là người bạn đời của tôi chết. Và bạn đã ở đó khi Tammy đang phải vật lộn với sức khỏe của cô ấy, điều này không phải là điều mà tôi đã nghe bạn đề cập đến trước đây trong những gì tôi đã quan sát. Cô ấy đang hấp hối. Điều đó có khó chấp nhận hơn nỗi đau và cuộc đấu tranh của bạn không? Tôi nghĩ rằng nhìn chung, nếu bạn yêu ai đó, thật tồi tệ khi thấy họ chịu đau khổ hơn là bản thân bạn đau khổ. Bạn chắc chắn sẽ nhận ra điều đó khi bạn có con cái. Và tất cả điều này xảy ra cùng một lúc, cùng một vài năm trong cuộc đời của bạn. Có điều gì không, bạn biết đấy, mọi người luôn tìm kiếm điều tích cực và những điều tốt đẹp. Có gì không? Chúng tôi đều còn sống. Gia đình tôi đang phát đạt. Cuộc phiêu lưu của tôi đang mở rộng. Cuộc sống không công bằng, phải không? Có vẻ như không công bằng. Bởi vì, ý tôi là, đây là cách câu chuyện của bạn kết thúc trong vấn đề đó. Tôi không biết liệu một cuộc phiêu lưu có công bằng không. Tôi thậm chí không biết đó có phải là điều mà chúng ta muốn không. Giống như đây là điều mà tôi thật sự hiểu sâu sắc hơn khi viết cuốn sách này. Chúng ta được xây dựng để làm gì? Chúng ta được xây dựng để có thách thức tối đa. Và đó không phải là cách chúng ta nhìn nhận về bản thân mình trong thế giới hiện đại. Chúng ta nhìn nhận bản thân là được xây dựng để tận hưởng, bạn biết đấy, khiêu dâm. Chúng ta nhìn nhận bản thân là được xây dựng để tiêu dùng hoặc để an toàn hay có thể là để tôn vinh bản thân và nổi tiếng. Nghĩa là, nhìn chung, tất cả những điều đó đều tốt hơn khi không có chúng, hãy nói như vậy. Bạn biết đấy, tôi nghĩ một phần lý do Andrew Tate rất nổi tiếng trong giới trẻ là vì tốt hơn là trở thành một kẻ hư hỏng thành công hơn là một kẻ ăn xin vô dụng. Thật sự đấy. Ý tôi là, thật sự. Nhưng đó là lý do tại sao nhân vật phản diện trong câu chuyện thường được ngưỡng mộ hơn so với kẻ hèn nhát, đúng không? Ít nhất thì nhân vật phản diện cũng đang ra ngoài và làm những việc của kẻ xấu, bạn biết đấy, nhưng ít nhất anh ta có ý nghĩa. Ừ, và không, anh ta không có. Nhân vật phản diện, ít nhất thì nhân vật phản diện có ý nghĩa. Nhân vật phản diện đang trên một cuộc tìm kiếm nào đó, bạn biết đấy, một kẻ phản diện quyết tâm và kẻ phản diện quyết tâm có thể học hỏi. Đó là một điều khác nữa. Chúng ta được xây dựng để làm gì? Tôi nghĩ chúng ta được xây dựng để có thách thức tối đa. Và điều đó thú vị hơn rất nhiều. Ý tôi là, một trong những điều mà, bạn xem đấy, tôi đã nhận ra rằng những lời nói dối, rằng các nhà nước toàn trị là hậu quả của những lời dối trong khoảng năm 1985. Tôi đã thật sự hiểu điều đó. Tôi đã đọc Solzhenitsyn và sau đó là Carl Jung. Tôi đã đọc rất nhiều. Tôi thật sự bị ám ảnh bởi nó. Tôi đã nghĩ, ôi, tôi thấy rồi. Địa ngục là miền đất của lời nói dối. Được rồi, vậy thì bạn làm gì về điều đó? À, bạn ngừng nói dối. Đó là cách bạn chiến đấu với nó. Và điều đó có nghĩa là bạn phải làm điều đó trong cuộc sống của chính bạn. Bạn chỉ cần ngừng lại, bạn thực hành việc ngừng lại. Bạn thực hành không làm những điều mà bạn biết mình không nên làm. Bạn thực hành chú ý đến lời nói của mình để xem chúng có vững vàng hay không và chúng làm bạn tự tin thay vì yếu đuối, đúng không? Bạn từ bỏ mong muốn ngắn hạn cho sự kiểm soát và quyền lực, hiểu rằng không có điều gì tốt hơn có thể xảy ra với bạn hơn là những gì xảy ra nếu bạn nói sự thật, đúng không? Bất kể nó trông như thế nào với bạn trong khoảnh khắc đó. Đó là một điều kỳ lạ, nhưng tôi không thể thấy nó có thể khác đi, vì bạn sẽ phải giả định rằng bạn sẽ đồng nhất với cuộc sống, với thiên nhiên, với xã hội, với Chúa, với chính bản thân bạn bằng cách nói dối. Không ai tin rằng điều đó. Bạn có thể nghĩ rằng bạn có thể thoát khỏi điều đó. Đó là điều hoàn toàn khác, đúng không? Nhưng không ai tin rằng điều đó. Vậy thì, điều gì xảy ra như một hệ quả của điều đó? Tôi nghĩ điều xảy ra như một hệ quả của điều đó là những gì đã xảy ra với Abraham. Cuộc sống của bạn chỉ đi như thế này. Chỉ mở ra và mở ra và mở ra và mở ra. Và tôi không nghĩ rằng có bất kỳ giới hạn nào cho việc đó. Và điều đó thật sự thú vị, thật sự thú vị khó chịu. Có điều bạn muốn trong cuộc sống của mình. Bạn muốn nó trở nên thú vị đến mức không thể chịu nổi. Và điều thật buồn cười, bạn biết đấy, khi bạn xem mọi người đi xem phim, ý tôi là, James Bond, đúng không? Đó là một cuộc sống khó chịu đến mức không thể chịu nổi. Và đó là điều mà mọi người muốn thấy khi họ đến rạp chiếu phim, bởi vì đó là điều họ muốn. Đó là điều họ muốn. Và có thể tất cả nỗi buồn và thảm họa là một phần trong đó, bởi vì nếu không thì không có gì về nó là vinh quang. Tại sao điều đó lại khiến bạn xúc động đến vậy? Bởi vì cuộc sống rất rộng lớn. Bạn biết đấy, có những đỉnh cao và thung lũng rất xa cách nhau. Và tôi không biết, có thể khi bạn leo lên dốc, hiểu biết của bạn về hố sâu giữa các đỉnh cao và thung lũng cũng tăng lên. Bạn biết đấy, bởi vì bạn nghĩ có thể khi bạn thành công, bạn sẽ hạnh phúc hơn. À, trước tiên, tôi không chắc rằng thành công và hạnh phúc là cùng một điều. Tôi không chắc rằng chúng ta muốn chúng là cùng một điều. Tôi thậm chí không biết mọi người muốn nói gì khi họ nói họ muốn hạnh phúc. Nếu bạn điều tra, thực chất bạn sẽ phát hiện rằng điều mọi người muốn nói khi họ nói họ muốn hạnh phúc là họ không muốn chịu khổ. Điều đó khác với niềm vui nhiệt huyết mà bạn có thể nghĩ về, bạn biết đấy, điều đó là bản chất của tiếng cười trẻ thơ. Bạn muốn hạnh phúc. Bạn muốn luôn luôn cười? Đó có phải là điều bạn đang nói không? À, không, đó không phải là điều tôi muốn nói. Ừ, bạn muốn nói gì? Bạn có muốn nói về sự thỏa mãn mà bạn có được khi ăn bánh quy vào lúc một giờ sáng không? Không, đó không phải là điều tôi muốn nói. Ừ, vậy thì bạn muốn nói gì? Ồ, tôi không biết. Giống như, ừ, bạn không biết. Phần nào trong bạn là bạn không muốn chịu khổ một cách vô nghĩa. Được rồi, công bằng thôi, nhưng điều đó không có nghĩa là hạnh phúc. Đó không phải là mục tiêu của bạn. Điều đó thật tốt. Tôi không nghĩ đó là mục tiêu của bạn.
Tôi không nghĩ podcast của bạn sẽ thành công nếu đó là mục tiêu của bạn. Tôi nghĩ bạn đã từ bỏ từ lâu rồi nếu theo đuổi điều đó. Tôi thấy. À, có điều gì đó bạn đang làm mà đang phát huy hiệu quả. Có điều gì đó trong cách bạn tiếp cận tình huống này thu hút được sự quan tâm rộng rãi. Có một mô hình nguyên mẫu nào đó mà bạn đang thể hiện trong hành vi của mình trong podcast, vì nếu không có, nó sẽ không có ảnh hưởng như vậy. Điều đó là đúng. Tôi đồng ý. Tôi không biết đó là gì, nhưng vì… À, bạn biết một phần trong đó.
Chúng ta đã nói về một phần trong đó. Bạn đã nói rằng bạn có thể nắm bắt được khái niệm của một số nguyên tắc. Một số trong đó bạn có thể đã khám phá ra khi tiến bước thay vì đặt chúng ra ngay từ đầu. Điều này có vẻ hiệu quả. Vậy đó là một phát hiện về con đường. Ồ, với podcast cũng vậy, tôi không nghĩ bạn thực sự hiểu rõ nguyên tắc của mình cho đến khi chúng được thử thách. Đặc biệt là khi chúng bị thử thách từ cả hai bên. Một bên nói bạn phải như vậy, và bên kia thì hét vào bạn rằng bạn phải như vậy, và bạn phải đối mặt với một quyết định. Khi tôi bắt đầu làm podcaster, không có ai hét lên. Không có ai ở đó. Đúng vậy. Nhưng vào một thời điểm nào đó trong hành trình, bạn sẽ cảm thấy áp lực rất lớn. Vâng. Thì bạn cũng bị ép buộc đưa ra quyết định. Vâng. Thì bạn cũng ở trong một tình huống mà bạn phải bắt đầu lo lắng về danh tiếng của mình, điều này không phải là điều bạn phải lo lắng khi không ai biết bạn là ai. Và việc lo lắng về danh tiếng của bạn là rất nguy hiểm. Ngay khi bạn bắt đầu lo lắng về danh tiếng của mình như một podcaster, bạn sẽ thất bại. Bởi vì lúc đó bạn sẽ không còn thú vị. Bạn sẽ ngừng mạo hiểm. Vâng. Vì vậy, một câu hỏi khác xuất hiện: bạn có những người đang hét lên ở cả hai bên. Vậy, làm thế nào bạn biết điều gì là đúng? Ồ, không… Một phần là lắng nghe vì bạn muốn chú ý đến khán giả của mình. Nhưng có điều gì đó đang hướng dẫn bạn nếu bạn làm điều bạn đang làm một cách đúng đắn, điều đó không liên quan gì đến tiếng ồn ào. Vâng. Thú vị là nó thực sự liên kết lại với một số nguyên tắc mà chúng ta đã nói hôm nay. Một trong những điều tôi đã học được là có mối quan hệ tốt, như tình bạn tốt và mối quan hệ tốt với vợ tôi thực sự là nền tảng để tôi có thể điều hướng giữa những người đang hét lên từ cả hai bên. Vâng. Tại sao? Bởi vì nó giúp tôi giữ vững… Nó giống như một cái neo để biết tôi thực sự là ai, bất kể đám đông. Đám đông đang nói cho bạn biết bạn là ai. Vâng. Đó là một minh họa tốt về danh tính phân phối. Vâng. Vâng. Nó giống như bạn là vợ bạn, bạn bè và gia đình bạn. Vâng. Đúng không? Không có… Về cơ bản, không thể có sự tách biệt nào ở đó. Vâng. Và khi bạn nói rằng bạn đã trải nghiệm điều đó, thì đó là điều mang lại cho bạn… Đó là một phần trong những gì mang lại cho bạn nền tảng. Nó giống như, vâng, điều đó không phải là điều thất bại. Và thật tuyệt vì như bạn đã nói, khi tôi ra ngoài thế giới, mọi người đều rất tốt với tôi. Chỉ cần nếu bạn dành quá nhiều thời gian trên internet, mọi người sẽ hét vào bạn từ cả hai bên. Họ nói, “Làm như thế này. Làm như thế này. Mặc giống CEO. Điều này được gọi là Nhật ký của CEO. Chúng tôi muốn nhiều vị khách như thế này. Chúng ta nên nói về chính trị này. Trump, Kamala, Trump.” Và ở giữa điều đó, bạn đang nghĩ, “Chết tiệt.” Và đó là lúc bạn phải dành thời gian thực sự để lắng nghe bản thân và tự hỏi, “Tôi là ai? Tại sao tôi làm điều này? Và nguyên tắc của tôi là gì?” Và bất kể những nguyên tắc tôi chọn hay tôi tin vào, chắc chắn sẽ có đau khổ và sẽ có hy sinh. Và sẽ có những cuộc phiêu lưu tuyệt vời nữa. Và điều tốt… Một điều tôi thực sự thích, không hiểu sao lại giúp tôi là kiến thức rằng tôi sẽ chết một ngày nào đó. Tại sao lại giúp vậy? Đó là một câu hỏi hay. Tại sao lại giúp? Nó giúp bởi vì tôi nghĩ nó tập trung vào những gì thực sự quan trọng theo một cách mà tôi sẽ không dễ dàng đạt được nếu không có. Điều nó đang nói là nó chỉ đơn giản là nhắc nhở tôi rằng, “Được rồi, nếu tôi sẽ chết một ngày nào đó, thì rõ ràng người này đang hét vào tôi để tôi phải như vậy, thật sự không quan trọng.” Rõ ràng là nó không quan trọng trong bối cảnh các ưu tiên khác của tôi. Vâng, có thể cái chết chính là điều khiến mọi thứ trở nên quan trọng. Sự khan hiếm luôn làm tăng giá trị của một thứ gì đó. Vâng. Và chúng ta đang nói về một kiểu khan hiếm tối thượng. Bạn có thể tự hỏi… Một trong những câu hỏi cơ bản mà bạn có thể tự hỏi là, “Bản chất của điều thực sự là gì?” Và tôi nghĩ cái chết làm cho mọi thứ trở nên thực sự. Tôi đồng ý. Vâng. Đó là lý do tại sao điều này lại quan trọng… Tôi không biết. Nó có vẻ như một điều kỳ lạ để nói, nhưng nó nhắc tôi rằng điều gì là tầm thường và điều gì không, trong bối cảnh một lượng tài nguyên hữu hạn, thời gian, sự chú ý mà tôi có thể dành, thật là ngu ngốc khi tôi cam kết một số trong những điều đó cho một số thứ mà tôi thấy mình đã cam kết với chúng đôi khi khi tôi nhắc nhở bản thân về cái chết. Bạn chọn khách mời của mình như thế nào? Sự tò mò. Vâng. Đó… Tôi chọn những người mà tôi muốn nói chuyện. Giống như, “Tôi muốn nghe người đó nói gì.” Vâng. Và đó là điều mà tôi đang cố gắng học. Thường thì khi tôi thấy bạn viết một cuốn sách có tên “Chúng tôi, những người vật lộn với Chúa.” Đó là từ “Israel,” phải không? Đó là ý nghĩa của “Israel.” Vâng, tôi là. Và đó là dân tộc được Chúa chọn. Israel. Tôi không biết điều đó. Vâng. Nhưng tôi nghĩ đây là một chủ đề mà tôi tò mò về nó. Vì vậy, tôi muốn nói chuyện với Jordan để xem liệu anh ấy có thể giúp tôi hoàn thành một phần của câu đố trong đầu tôi về các chủ đề liên quan đến điều này. Và tôi tiến bộ. Chắc tôi sẽ có con sớm. Và khi nào có con, tôi sẽ tò mò về việc làm cha mẹ và tôi sẽ nói chuyện với, bạn biết đấy, những vị khách có thể giúp tôi về điều đó. Đó là khung quan điểm của tôi. Và nó đã hoạt động từ quan điểm rằng, “Tôi vẫn thích làm điều này.” Vậy không có lý do gì cả. Vì vậy khi tôi đứng trên sân khấu giảng bài, tôi đang trong hành trình. Đó là một hành trình thực sự. Vâng. Đó không phải là một màn trình diễn.
Như tôi đã tự đặt ra một câu hỏi cho bản thân trước khi lên sân khấu. Đó là một câu hỏi mà tôi muốn có câu trả lời nhưng lại không có. Và tôi lên sân khấu và cố gắng tìm đến câu trả lời đó. Rồi mọi người cùng tham gia, và tôi muốn đến đó và họ cũng muốn tham gia. Đó là một thỏa thuận tốt. Và với những podcaster như vậy, nếu bạn làm một cách chân thành, thì giống như, tôi muốn nói chuyện với người này. Đó là một cách rất hay để nghĩ về nó. Di chuyển về phía câu trả lời. Đúng. Thậm chí không chắc câu trả lời là gì, nhưng… À, và nó sẽ thay đổi khi bạn tiếp cận nó. Di chuyển về phía câu trả lời. Đúng. Các câu hỏi và câu trả lời thay đổi khi bạn tiến gần hơn. Điều đó không sao cả. Điều đó ổn thôi. Chúng ta đã đề cập đến điều này trước đây, nhưng đó là điều mà tôi muốn đề cập vì một trong những chủ đề của podcast này thường là chủ đề về nỗi đau. Và tôi đọc rằng bạn đã mất cả hai người cha mẹ trong khoảng sáu tháng. Thời điểm đó dạy bạn điều gì về ưu tiên, về cuộc sống, về những gì quan trọng, về bất cứ điều gì bạn có thể truyền đạt cho tôi mà bạn cho là quan trọng?
Đồ vật tồn tại ngắn hơn nhiều so với bạn nghĩ. Vì vậy, bạn nên nhận thức điều đó và không coi mọi thứ là mệnh nhiên. Không. Và tôi không nghĩ rằng tôi đã coi nhẹ bố mẹ mình. Giờ đây, liệu tôi có làm điều đó một cách hoàn hảo không? Chà, chúng ta không làm mọi thứ một cách hoàn hảo, nhưng cũng khá tốt. Khá tốt.
Tôi đã học khi tôi chứng kiến gia đình vợ mình trải qua cái chết của mẹ họ. Và một trong những hậu quả của điều đó là vợ tôi và các anh chị em và cha cô ấy kéo lại gần nhau trong khoảng thời gian đó. Và thật sự, đó như là vết thương đang lành lại, bạn biết không? Và tôi đã thấy điều đó và thấy rằng nó hiệu quả. Ví dụ, Tammy có mối quan hệ chặt chẽ hơn với anh trai cô ấy hơn trước khi cha cô ấy qua đời. Vì vậy, chúng tôi mất cha cô ấy và cha tôi cùng mẹ tôi trong năm nay, cơ bản là như vậy. Không phải là anh trai cô ấy thay thế vị trí của cha cô ấy, nhưng mà thực tế là có nhiều mối quan hệ hơn mà cô ấy chưa tận dụng hết. Và khi cha cô ấy ra đi, khả năng mở rộng mối quan hệ đó với anh trai cô ấy đã trở nên khả thi. Và tôi đã làm điều tương tự với em gái và anh trai tôi. Và điều đó thực sự hữu ích. Hữu ích lắm. Vì vậy, có cơ hội ở khắp mọi nơi, ngay cả trong nỗi đau, vẫn có cơ hội. Có một bài học nào mà cha bạn đã dạy bạn không? Chú ý đến mọi thứ.
Ông ấy giỏi điều đó. Ông đã dạy điều đó rất tốt. Và không phải là một ý tưởng tốt khi không chú ý xung quanh cha tôi. Tôi sẽ không mô tả ông là một người dễ dàng. Ông có tiêu chuẩn cao và khá tàn nhẫn. Và tôi không biết, bạn có tha thứ cho những người mà bạn yêu quý vì họ không phải là tất cả những gì họ có thể trở thành không? Đó là một câu hỏi khó. Không sao, bạn ạ. Nó giống như, bây giờ có phải không? Tôi nghĩ chúng ta có nhiều điều đó trong văn hóa của mình. Không sao cả. Tôi thích bạn chính như bạn hiện tại. Bạn có tha thứ cho ông ấy không?
Có, tôi không nghĩ rằng họ…
Cha tôi và tôi đã giải quyết những khác biệt của chúng tôi từ lâu. Bạn biết không, khi tôi rời khỏi nhà, mối quan hệ của chúng tôi hơi căng thẳng từ khi tôi 13 tuổi cho đến khi tôi rời nhà. Ông ấy đã phát triển một cơn trầm cảm nghiêm trọng, điều này đã tồn tại trong gia đình tôi. Và điều đó khiến ông khó hiểu hơn so với trước đây. Nó cũng làm gia tăng khả năng rằng nếu có những sự kiện trong gia đình thì chúng sẽ có những tác động sâu sắc hơn rất nhiều. Và điều đó đã gây nhầm lẫn cho tôi. Tôi hiểu tại sao điều đó xảy ra muộn hơn, không lâu lắm, và không lâu sau khi tôi rời khỏi nhà thì những khác biệt mà tôi có với cha mình không còn quan trọng nữa. Vậy nên, tôi không thực sự có những vấn đề chưa được giải quyết, tôi sẽ không nói như vậy. Còn mẹ bạn thì sao? Bài học mà bà để lại cho bạn là gì? Mẹ tôi thật tuyệt vời. Bài học nếu có mà bà để lại cho bạn là gì?
Mẹ tôi là một người rất hiếu khách. Và trong các tài khoản Cựu ước, lòng hiếu khách là một đức tính cốt lõi. Bà rất giỏi trong việc làm cho mọi người cảm thấy được chào đón. Ngày mẹ tôi mất, tôi đã nghĩ về bà hầu như cả ngày hôm đó, những ký ức hiện lên trong đầu. Và một trong những điều tôi nhận ra về mẹ mình là tôi không có một ký ức tiêu cực nào về bà.
Thật sự rất đặc biệt khi biết một người trong suốt 62 năm. Và thực sự, tôi thực sự không có ký ức tiêu cực nào về mẹ mình. Tôi không nhớ bất kỳ lúc nào mà bà có hành động…
Bà là một người tốt, mẹ tôi.
Tôi luôn có thể làm bà cười. Bà có một khiếu hài hước rất tốt. Tôi rất trân trọng điều đó. Và mặc dù bà là một người rất dễ chịu và rất nữ tính, bà cũng rất kiên cường. Và bà không phải là một người dễ bị tổn thương. Bà có bản năng bảo vệ mạnh mẽ, nhưng mong muốn giúp con cái trở nên độc lập chắc chắn mạnh hơn.
Jordan, chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho người kế tiếp mà không biết họ sẽ để lại cho ai. Và câu hỏi mà bạn nhận được là, bạn cảm thấy mình bị hiểu lầm nhất ở điểm nào?
Tôi không biết liệu mình có bị hiểu lầm hay không. Tôi nghĩ rằng những người không thích tôi, một số trong số họ đã nhầm tôi với một hình ảnh nào đó trong trí tưởng tượng của họ. Một số người không thích tôi, họ hiểu tôi. Họ chỉ không thích những gì họ hiểu. Họ không thích những gì điều đó ngụ ý. Và điều đó thì không sao với tôi. Tôi không cảm thấy bị hiểu lầm, tôi sẽ không nói như vậy. Tôi chẳng có gì để phàn nàn cả.
Những người đã lắng nghe tôi, họ hiểu tôi. Và theo như tôi biết, điều đó đã rất tốt cho họ. Và điều đó mang lại sự hài lòng vô cùng cho tôi. Bạn chắc hẳn cũng trải nghiệm điều tương tự. Ý tôi là, podcast của bạn đã có tác động rộng lớn. Và tôi cho rằng đây là một tác động tích cực đến mọi người. Không có gì tuyệt vời hơn điều đó, khi thấy điều bạn đang làm có hiệu ứng tốt đẹp rộng rãi. Điều đó thật tuyệt. Đó là một dấu hiệu khác của bản chất tôn giáo của chúng ta. Bạn biết không, Jaco Willing đã nói với tôi điều này, bạn biết đấy, Jaco nói rằng anh ấy có thể, anh ấy có thể dễ dàng trở thành một người đứng đầu băng nhóm, loại tội phạm. Anh ấy là một nhân vật chiến binh cứng rắn, biết không. Và anh ấy nói rằng khi anh ấy vào quân đội, anh ấy đã phát hiện ra rằng việc là người lãnh đạo một đội ngũ và dẫn dắt mọi người theo hướng tích cực không có gì tuyệt vời hơn điều đó.
Và điều đó đã làm cho anh ấy thẳng thắn hơn, bạn biết đấy, và tôi cũng cảm thấy hoàn toàn như vậy. Không có gì tốt hơn điều đó. Và vì vậy, tôi có thể làm điều đó. Và tôi thấy những bằng chứng của điều đó mọi lúc. Bất kỳ sự hiểu lầm nào về tôi, cần thiết hay không, thì đều tầm thường so với điều đó, đến nỗi chúng không, chúng thậm chí còn không thực sự được ghi nhận. Thật là một đặc quyền. Điều đó là chắc chắn.
Jordan, cảm ơn bạn rất nhiều. Đây là một đặc quyền mà chúng ta chia sẻ, bởi vì làm điều này đối với tôi là một đặc quyền lớn. Và thực tế rằng nó tác động tích cực đến bất kỳ ai là tất cả những gì bạn vừa nói. Và tôi thấy điều đó trong công việc của bạn, nhưng tôi cũng thấy khi chúng ta có những cuộc trò chuyện này trong khối lượng người khổng lồ tuyên bố rằng bạn đã thay đổi cuộc đời họ theo cách tích cực nào đó và hướng họ đến một hướng đi tốt hơn. Và điều đó là không thể phủ nhận và không ai có thể, bạn biết đấy, ý tôi là, như tôi đã nói, không có đặc quyền nào lớn hơn. Vì vậy, Jordan, cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn. Tôi rất trân trọng điều đó. Cảm ơn bạn.
Không có gì. Cảm ơn vì lời mời một lần nữa. Luôn là một niềm vui khi nói chuyện với bạn. Cảm ơn bạn.
Điều này có tuyệt không? Mỗi cuộc trò chuyện mà tôi có ở đây trên The Diary of a CEO, vào cuối cùng, bạn sẽ biết, tôi đã yêu cầu khách mời để lại một câu hỏi trong The Diary of a CEO. Và những gì chúng tôi đã làm là chúng tôi đã biến mọi câu hỏi được viết trong The Diary of a CEO thành những thẻ trò chuyện mà bạn có thể chơi ở nhà. Vì vậy, bạn có tất cả các khách mời mà chúng tôi đã từng có, câu hỏi của họ, và ở mặt sau, nếu bạn quét mã QR đó, bạn có thể xem người đã trả lời câu hỏi đó. Chúng tôi cuối cùng đã tiết lộ tất cả các câu hỏi và những người đã trả lời câu hỏi. Phiên bản thẻ trò chuyện mới cập nhật phiên bản hai hiện đang có sẵn tại theconversationcards.com. Chúng đã bán hết hai lần ngay lập tức. Vì vậy, nếu bạn quan tâm đến việc có một số thẻ trò chuyện phiên bản giới hạn, tôi thực sự, thực sự khuyên bạn nên hành động nhanh chóng.
[Nhạc]
他們是心理學家,專注於研究,特別是對測量和概念定義的痴迷,花了很多時間來整合概念。在某種程度上,他們的工作等同於早期大規模語言模型的發展。因此,心理學家在統計這一領域處於前沿。我們用來描述人的詞彙是聚集在一起的。例如,如果你是外向的,你就會社交且快樂,你是熱情的。好吧,這些都是聚在一起的。如果你感到焦慮,你往往也會感到挫折、失望、悲傷和痛苦,所有的負面情緒都是聚在一起的。與你的同理心相關的詞彙會聚合,與你的責任心相關的詞彙會聚合,與創造力相關的詞彙也是如此。這些是氣質的五個基本維度。與負面情緒相關的詞彙之一是自我意識,這意味著自我意識與痛苦的緊密聯繫使它們在概念上無法區分,這也意味著,你越是思考自己,你就會越不快樂。當你理解人類的社交性時,這是有意義的。我們是如此的社交,以至於你可以將最反社交的人類想像出來,比如精神病罪犯,你可以通過將他們單獨監禁來懲罰他們。這就是人類的社交性。因此,你的心理健康在很大程度上依賴於你在社會結構中的嵌入,而不是說你信仰系統的內部一致性。事實上,我認為這幾乎完全不依賴於你的信仰系統的一致性。更像是,有沒有人喜歡你?你有朋友嗎?有沒有人愛你?或者更深刻的問題是,有沒有為你做出犧牲的人?這與我在這本書中描述的主題顯然是有關的,因為在我詳細描繪的故事中,大多數都是舊約故事,與神聖的關係是一種犧牲的關係。神聖是犧牲的指向。如果你結婚了,這就是一種犧牲的奉獻,因為你將與其他所有女性的潛在關係獻給那位女性。如果一個人發現自己處於這樣的一個社會中,個人主義已經佔據主導地位,而他們無法輕易改變社會,則在個體層面上該怎麼做?是否有日常的、每週的選擇讓我遠離那種意義和目的,以及一種集體責任感?就像現在聽這個的個體,完全同意你,卻發現自己是一個孤獨的人,因為我該怎麼辦,喬丹?嗯,對於那些性格上更傾向於競爭並為自己獲勝的令人不快的人,你可以進行一些練習。如果你是一個令人不快的外向者,你傾向於自戀。技術上說,這樣的問題是你會使人疏遠。而這樣的問題是,即使你非常社交,如果你使別人疏遠,那麼你就沒有任何人。這不僅孤獨,還非常不切實際。我意思是,當你變得成功時,你無疑會學到這一點。你需要一個團隊。對,越是緊密團結,大家都朝著同一方向努力,一切運行得越好。做一個自戀者是沒有用的,因為也許你這一次能得到你想要的東西,但作為一種跨越時間的傳播策略,這是一場衰退的博弈。那麼你該怎麼辦?嗯,與其考慮你想要什麼,甚至考慮如何對你的目標制定策略,不如考慮你可以為他人做什麼,或者你可以考慮如果你僅僅做真實和正確的事,你會做什麼。這些是非常不同的取向,對吧?而宗教的取向根本上是對真實和正確的取向。你可能會說,我不知道什麼是真實和正確。是啊,算是的,因為我們的知識有限,我們都是無知的。那么,我們理解最高善的本質嗎?不,但幾乎每個人都知道自己有時在做錯事。並且絕對存在沒有某種善的概念的人,因為你不能沒有對善的概念而行動,因為你是朝著你認為渴望的目標行動。因此這就是問題。除非你正在試圖讓自己的生活變得更糟,而人們偶爾確實會這麼做,但相信這是例外。你必須在某種程度上降入地獄,才能處於主動使自己生活變得更糟的情況。不過,假設你仍然相對良好地融入正常的範疇,那麼你總是朝著更好的方向移動,因為否則就沒有動機。我們從技術上知道這一點。這甚至不是可爭辯的。因此,那些使你充滿熱情的積極情緒系統,讓你感到朝著目標前進的渴望,而這種渴望並不依賴於恐懼,比如,你可以因為害怕而朝著安全的目標前進,但想像一下,如果你想達成某些事情,你就有一個目標。積極的情緒系統運作是為了追蹤朝著目標的進步。積極情緒是朝著渴望目標的證據的運作結果。好吧,所以現在你有了一個近端目標。
你知道,像我們目前的近端目標可能就是在最微觀的層面上,展現出對談話的興趣的面部表情,對吧?這是一個非常微觀的目標,但它隱含在我們希望就當前這個話題進行一場有趣的對話的願望之中。然後這又嵌套在整個播客之中,並且作為你參與的播客事業的一部分,假設這也是我涉及的書籍事業,這又嵌套在我們的世界觀之中,對吧?所以你看,那裡有著無上限的善的嵌套。這就是雅各的天梯,順便提一下。而在最上面的是善本身,這在所有意義上都是神聖的,那麼你所說的神聖是什麼意思?那是一個定義。我所指的是,在善的階層中,神聖是最高峰,對吧?但我不知道那是什麼。順便提一下,這也是聖經文本中的一個堅持。最後的分析,神聖是無法言喻的。它是無法定義的。它超出了你。而這部分是因為,甚至在這方面有實際的原因。你也知道,隨著你朝著目標推進,假設你達成了一個目標。好吧,現在你完成了。那麼,你就結束了嗎?不,一個新的潛在目標出現了,一個新的巔峰。也許你會實現它,但然後又會出現一個新的。而因此,你可以說,機會的領域是無限的,對吧?因為隨著你接近它,位於巔峰的事物會逐漸退去。你可以說這是一個技術性的神的定義,這是準確的。這是一個技術性的神的定義。神是所有善所指向的善。這些再次是定義,記得,它們不是信仰的宣言,而是定義。所以我們顯然都相信所有好的事物之間有某種共同點,因為否則我們就不會有善的這個類別。然後我們都相信有善的排名,因為否則所有好的事情都會同樣值得追求,沒有人相信這一點。所以存在一個排名。如果在某種結局或巔峰之上存在排序,那麼你也可以把它看作是一種基礎,這取決於你想要居住的比喻性風景。那麼問題便成了,如何描述那個應該是最終目標的東西?我們的文化所依據的故事在故事中將其特徵化。你覺得很多人心中是否有最終目標?他們有,即使他們不知道。你怎麼記住這一點?所以像現在聽這個的普通人,他們是否意識到自己的?不,但這是隱性的。好吧,精神分析學者,特別是榮格堅持每個人都在演繹一個故事。有時這是一個悲劇故事。有時這是地獄的故事。你就像是在某種方式被困在故事中。那麼你知道你的故事的輪廓嗎?不一定。我是說,人們往往對自我描述非常糟糕。他們不知道自己在做什麼。但這並不意味著他們沒有在做什麼。你還可以把他們看作是交戰故事之間的戰場。這也是發生的。這只是意味著他們的心理是分裂的。是的,他們同時受到多個方向的拉扯。昨天,實際上,有人對我說,理解你的自我敘述或自我故事的一個有趣方法是回答這個問題:如果你是一個角色,一個虛構角色,你會是誰?在這個過程中,你會弄清楚自己是否擁有這種英雄化的故事,或者你是一個受害者。所以我會問你這個問題。對,完全是的。你會是哪個虛構角色?巴克斯·巴尼。巴克斯·巴尼是一個詭計角色。對,所以更認真的回答是。你曾經讀過《白痴》嗎?沒有。是的,嗯,我可能是一半的白痴和一半的拉斯科爾尼科夫。這是另一種看法。為什麼你這麼說?陀思妥耶夫斯基小說中的《白痴》角色是一個神聖的傻瓜。這是一個奇怪的組合。這是一個以我想應該不明顯的方式做事的人,看上去易於與天真或愚蠢混淆,甚至是一些玩樂性。我是否這樣描述自己?所以當這是做到正確的事情,但以其他人認為是愚蠢或天真的方式?甚至有時是惡意的。你知道,我是說,這部分原因就是為什麼人們會抨擊我的名譽。這讓你感到困擾嗎?人們攻擊你的名譽或他們?當然,意思是,有時真的很痛苦,非常痛苦。我與安大略省心理學會的鬥爭可不是開玩笑的。這非常非常有壓力,令人無法接受。非常昂貴,數十萬美元。已經進行了十年的法律鬥爭。在媒體中的誹謗。他們試圖以某種程度的成功來破壞我的專業可信度。你知道,因為當你的專業學會攻擊你時,人們必須做出選擇。要麼是專業學會腐敗且錯誤,要麼是被針對的個體腐敗且錯誤。在大多數情況下很容易得出第二個結論,而在有效的狀態下,那是正確的結論。發現自己在多倫多大學遇到困境是非常有壓力的。我喜歡在那裡工作。那地方有它的問題,但還算功能正常,我真的喜歡待在那裡。我享受作為教授的職業生涯,與本科生和研究生學生有良好的關係。我喜歡進行我的研究,但那也消失了。所以現在,這些是我在聲譽方面嚴肅的爭議。
有很多來自記者和其他人的隨意名聲攻擊,我並不在乎,儘管有時候這些攻擊相當殘酷,特別是當周圍的事情剛剛開始發展的時候,尤其是在公開舞台上。當我遇到一位特別有心理病態的記者時,這種情況經常發生,特別是在英國,結果真的完全不可預測。對我和我的家人來說,這有可能是毀滅性的。這種情況絕對發生過三到四次,甚至可能更多。所以,是的,這非常困擾。現在,這一切真的已經持續了很長時間,所有的互動都發生在一個更廣泛的背景下。我在日常生活中與人互動的經歷是極其正面的。你會怎麼說,積極而令人滿意?這在某種程度上也是一種痛苦,因為每個人都會經歷痛苦。
因為你經歷過這些,你是否能夠發展出一種策略或某種幫助你在這樣的風頭中穩定下來的方法?嗯,當然。我在所有這些事情開始圍繞著我的時候,有非常強大的關係。這種情況變得更加明顯。我有一個很緊密的家庭和一組非常緊密的朋友。現在,我失去了一些邊緣的朋友,但這很不幸,但這就是生活。所以有這一點。那麼,這算不算一種策略?嗯,這不完全是一種策略,因為我並不是為了一個目的而設計它。這更像是一個目的本身,對吧?我的孩子不是作為一個戰略舉措,而是因為我喜歡孩子。尤其是我特別喜歡我的孩子。所以這不算是一種策略。我和我的妻子有著非常好的關係。我認識她已經52年,這是一段非常長的時間。她無疑是我最好的朋友,可能已經是52年了。所以這是非常有幫助的。這也回到我們之前討論的身份問題。我的身份在社會意義上結構良好。在策略方面,是的,我有一種元策略,我想。我只是說出我的想法。那麼,這算是一種策略嗎?這取決於你如何定義策略。這不算是一種旨在服務我目的的策略,不是以個人主義的方式。因此,我只是想看看如果我說出我的想法會發生什麼。這是一種在世界中導航的方式,對吧?這是一種冒險的導航方式,因為你不知道會發生什麼。你必須放下這一點。然後其中有一個信念的元素,對吧?你所做的一切都依賴於信念。你知道,經驗主義者、科學還原論者會說,你可以在沒有信念的情況下在世界上前進,這完全是胡說八道。沒有任何一件重要的事情,無論你做什麼,都是在信念的指引下進行的。就像說,如果你結婚,你是基於證據來做這件事,對吧?你有什麼證據?你23歲,你什麼都不知道。也許你愛著想結婚的人,但你完全沒有任何證據關於你的生活會怎麼樣。沒有。你必須跳入未知之中,就像對待所有重要的事情一樣。這一切都是基於信念的。那麼,問題是,信念是什麼?如果你決定說出你的想法,那麼你至少對真相有信念,至於你接觸到的真相。有沒有可能如果你沒有公開說出自己的想法,你會經歷比現在更少的痛苦?不,我不這麼認為。
所以如果你留在你的臨床心理學職業中呢?不,因為我就得咬緊舌頭。而你認為那更好嗎?我知道。這不是思考的問題。我知道。我知道,絕對,100%。我花了很多時間研究邪惡,研究了很久,我知道它是怎麼產生的。它在好人保持沉默時產生。你不想要那個。沒什麼比這更糟的事情可以發生。當然,因為發言你可能會遭受一些後果。但總體來說,這是明智的正確態度,如果你是聰明的,那麼沒什麼比偽造你的言語更糟的事情了。
不發言是一種偽造你的言語的方式嗎?是在你有話要說的時候。是的,肯定如此。因為現在可能有很多人正在聆聽,他們有很多想說的話。但如果他們說出來,他們可能會失去工作,或者會有直接的後果,這可能意味著他們無法養活家庭。是的,這可能意味著這樣。但這也可能意味著如果他們咬緊舌頭,假裝成為不同於他們本來樣子的人,他們會成為孩子們的弱型榜樣。這比有些經濟不穩定要好嗎?也許這裡有一個反向命題。如果你的工作要求你說謊,也許你應該找另一份工作。現在,我也理解在這樣的決定中有戰略考慮。沒有必要愚蠢地讓自己陷入麻煩。如果你要說出你相信的事情,那麼你需要把自己置於一個位置,以便這樣做不會立刻帶來無法修復的災難。因為這不是明智之舉,這不是好的。不過,當事情在我周圍爆發時,我有三個收入來源。這不是偶然的。現在,人們會說,你很幸運。這是的,而且是謹慎的。所以我不想把所有的雞蛋放在一個籃子裡。這樣的結果也很好,我知道,因為如果你把所有的雞蛋放在一個籃子裡,你就沒有自主權。所以如果你要進行戰略性思考,假設你是在戰鬥,那麼你就不會讓一個致命的側翼暴露出來。所以,如果你知道,有一條規則,如果你發現自己無法發言,那麼你就沒有正確加強你的領土。
所以你必須考慮這一點。就像你會想,好吧,為什麼我不能說出我所相信的事呢?我在哪裡脆弱?你可以說,好吧,那是不可避免的。但我想說,不,不是的,那並不是不可避免的。這並不意味著強化自己並成功地處於進攻狀態是不困難的。那是很難的,但終其一生每退一步都在防衛,並在過程中縮小自己。這也不算是很好,這也是困難的。只是這種困難會耗盡你的精力,讓你厭惡自己。這不是一個好的計劃,這是一個糟糕的計劃。你在臨床實踐中有看到這種情況嗎?在人的身上你看到了嗎?
哦,經常。那這種狀況在表面上是怎麼呈現的?他們用什麼話語來表達這種緩慢消失的過程?哦,你在人的婚姻中常常能看到,當婚姻正在惡化。一段婚姻在離婚時結束,往往是因為有一萬次未曾發生的爭吵。而我不是在隨便猜測那個數字。假設你的婚姻不是很好。所以你每天有五次不舒服的半爭論,隨便舉個例子。可能是50次,可能是3次,隨便五次就好。一年下來就是1500次。好吧,現在你將這個數字加總,假設你的婚姻在瓦解的十年內。那么,你的婚姻中大約有一萬次的爭吵是你沒有進行的。也就是說,你有一萬次保持沉默的時候,你本來可以說出來。而且它們都會累積。然後每一次你有爭執時,一旦你累積了前5000次,每一次爭執背後,都會有5000次潛伏在那裡。它們的存在使得你很不可能說出你必須說的話。這就是逃避命運所帶來的混沌之龍的重新出現。沒錯。上次我們談話時,你說的某些話給我留下了深刻印象。我實際上還向幾位朋友轉發了你在這方面所說的。你對我說,你必須每週花90分鐘與你的伴侶交談。
真讓人煩躁。真讓人煩躁,但又是這麼重要。我的很多朋友都有伴侶關係上的困難。我給他們發了這個四分鐘的視頻。這段視頻我在我的手機上有。你看過嗎?因為那90分鐘,不,可能是95分鐘,可能是85分鐘,但這個概念是你需要坐下來,創造一個空間,讓他或她或者其他人告訴你他們注意到了什麼。他們為什麼不喜歡你。正是這樣。對,我覺得特別是這樣,我不認為你能夠真正和你想要的女性建立那種關係,而不遇到任何障礙。就像妨礙了女性將自己交給男性。毫無疑問,難怪她們會這麼做。她們的風險很大。
那麼,這種提供的前提條件是什麼呢?平靜與安全。你可以告訴當領域被清理時,遊戲就會出現。對,對。遊戲會出現,而遊戲是一種非常脆弱的動力狀態,幾乎可以被任何事情打擾。因此,如果理解上有障礙,遊戲就不會出現。然後你就不會擁有你想要的浪漫冒險。這是勉強的。對,你不會擁有一位自願的伴侶。而且這是很難達到的,對吧?那種完全自願的伴侶關係。這意味著你們彼此同步。你不能期望這會是容易的。你甚至不能和自己同步。這是很難的,並且你需要隨時更新彼此的狀態。你需要知道發生了什麼事。你需要理清不適或不信任的來源。而這裡面有很多但丁的《地獄》。那是什麼?嗯,但丁的《地獄》是但丁描繪地獄的特徵,是有史以來最著名的詩篇之一。你可以把它想成是你通往事物底部的過程。所以假設你和你的妻子有爭執,而這是一個重複出現的問題。對,這是一個問題。你有一個問題。
那麼,你想要解決這個問題嗎?就像,你想要在不麻醉的情況下做手術嗎?這是同一個問題。解決問題是一次深入深淵的旅程。但丁把撒旦放在地獄的底部。對,撒旦是那個包裹在冰中、被凍住的邪惡化身,周圍環繞著那些背叛者。那是地獄的最低層。為什麼?因為如果你深入探討一個問題,螺旋式地向下,你將會找到背叛。對,因為或許你的伴侶不信任你,是因為她被背叛過。這是極有可能的,極有可能的,或者她的祖母被背叛過。你知道,男女之間有不和的歷史。你能解決這個問題嗎?所以如果我在一種情況下,我的伴侶不信任我,因為她被背叛過,無論是因為我做的事還是其他事,我怎麼能擺脫這個螺旋底部的惡魔呢?好吧,你必須找出它的存在。好吧,這是一個困難的問題。你們倆都必須想要。這是第一件事,因為這就是設置目標的前提。我們想要什麼?我們希望在上帝的天堂花園中永遠玩耍。怎麼樣?這是一個隱喻性的表達,對吧?但這是一個有圍牆的花園。這是人類的環境。牆是你房子的牆。而花園則是自然,在它的美麗中顯現於邊界之內。那是遊戲可以進行的地方。那是你希望的。你得考慮一下。你想要什麼?好吧,現在我們可能會問,你所說的想要是什麼意思?好吧,如果你在照顧自己,你能夠擁有對你有益的事物,那會是什麼呢?那是一個困難的問題,對吧?你將不得不長時間思考。什麼能讓像我這樣可憐、嫉妒和無用的人感到滿足,對吧?如果我真的能擁有的話。
現在人們不願意甚至不想觸及這個問題,因為釐清自己的目標部分問題是,你會知道自己何時失敗。而人們寧願將失敗的證據隱藏起來,即使這意味著持續失敗。但現在假設你決定不這樣做。你會想,好吧,我要設立高目標。我會照顧好自己。好吧,現在你的妻子也支持這一點。那可真是,那真的是婚姻的根本所在,最深層的部分就是願意參加這場遊戲。現在你們必須彼此說實話。你到底想要什麼?其實她不知道,你也不是很清楚。所以你們必須開始挖掘,找出答案。你會注意到,有時你們彼此會感到快樂,也許這會隨機發生。你們可能在某個地方,我不知道,也許是在餐廳或散步,誰知道呢。你會注意到,哦,這進展得很好。就像,哦,是的,這樣挺好的。我們做對了什麼?我們能否將這個小片段擴展開來?你知道,因為婚姻中的一件事是,你可以注意到事情的進展很順利。然後你們可以互相交談,說,看看,我不知道在這段時間內我們做了什麼,但讓我們看看能否弄清楚,看看下週是否能做到多 10% 或只多 1%。然後就讓這一切擴展出來。你也可以這樣做,假設在某個時刻,如果你結婚了,你曾經愛過你的妻子,你可以記住這一點。你必須記住這一點。你必須練習記住這一點。你必須練習將它帶入心中,佔據它。因為當你第一次墜入愛河時,這種感覺是自然而然的,對吧?那是一種禮物。但為了讓這種傾情持續下去,你必須成為這方面的專家。你必須負起這個責任。這被當作禮物提供,但你必須把它視作責任。然後你必須練習。就像,哦,是的,我愛這個人。如果你此刻並不這樣想,你必須思考,嗯,我之前是這樣的,我也會的。那麼我為什麼不這麼做?是我嗎?這可能是你的原因。也可能是他們的原因,但你不妨從你自己開始。我是說,你有很多缺陷。你可以從那些開始。
如果你只是做出了錯誤的決定?比如說你選擇的人,你覺得他們不相容?那可真難,因為你其實與任何人都不完全相容。人們認為,哦,我會找到合適的人。首先,不,你不會。其次,如果你找到了合適的人,他們見到你會尖叫著逃跑。所以整個概念體系都是錯的。當我在巡演時,有一個三天的時間裡,觀眾不斷問同一個問題,因為我連續三晚都有問答時間:我如何找到合適的人?我試著回答這個問題。到第三晚,我想到,哦,我知道為什麼我無法回答這個問題。因為這是一個愚蠢的問題。這問題的表述非常糟糕,深深糟糕,致命般糟糕。這不是正確的問題。正確的問題是,我該如何學會提供一些東西給其他人,讓我變得極其吸引人?這是完全不同的問題。它們乃至根本不在同一概念宇宙裡。而這是正確的問題,因為你可以把自己建設成一個願意跟你在一起的人們會排隊等候的人。怎麼做?好吧,你做到這了嗎?
你告訴我不要這樣做。你很成功,對吧?你越來越成功。你的書警告對自戀的警覺,喬丹。自戀與給予惡魔應有的相對有區別。好吧,讓我們稍微退後一點。你做對了什麼?我長時間專注於自己。這意味著什麼?這意味著我在財務上加強了自己,所以我能夠支持他人。我能支持我的家庭。所以這不完全是專注於你自己,對吧?好吧。這是專注於整理好你的狀況。我非常挑剔這些詞語,因為專注於自己有一種自戀的含義。但那不是你所談論的。你說你在財務上加強了自己。好吧,所以現在你在財務上有了一個基礎。好,還有什麼?我去健身房。所以我身體強壯,這是有用的。我學到了很多東西。我對自己及我在這個世界上的表現學到了很多東西。那麼你是在學習嗎?是的,我學到了一些技能。
那麼,這三樣東西都很好。你有堅實的財務基礎。你正在維持甚至改善自己的身體狀況,而在精神和智力上也做著同樣的事情。好吧,僅僅這三樣就能吸引相當多的人,對吧?也許你在增加吸引你想吸引的那種人的可能性。這確實是我生活的寫照。我認為,人們不理解這一點,但我一生中實際上只約會過,嗯,我想四次。我32歲。我採取了一種非常反其道而行的自我方式,作為一個18歲的孩子,我基本上無法吸引任何人。我也沒有使用約會應用程式。我沒有這樣做,所以在十年間,我基本上專注於自己。然後,27歲時,有人給我發信息,我就去約會了。這就是我的方式。如果我要去約會,就得全力以赴。這是一個我在Excel文檔裡計畫的三天約會。我和那個人在一起已經六年了。所以我覺得,我沒有去酒吧嘗試,像是在裡面。這一切值得細細琢磨。我喜歡和我的客戶進行數學運算。
人們討厭算術,這是完全可以理解的,因為它實在太殘酷了。那我給你一個例子。15年前,我計算過我會見到父母的次數。大約是20次。這樣我就知道了,對吧,20次並不多。對吧,你一生中能有多少次機會嘗試?五次。如果幸運的話。如果你有魅力和運氣,你能有五次嘗試的機會。五次並不多。人們會認為,哦,海裡有很多魚。這並不意味著那些魚會圍著你游,夥計,對吧?而且對女性來說,情況可能更糟,因為她們的時限非常短。如果女人在30歲之前沒有進入一段家庭關係,那麼情況開始變得非常艱難。這幾乎與她的吸引力無關。這就像,你沒有很多時間。最好準備好自己。你所說的非常艱難,是什麼意思?嗯,是為了找到伴侶還是為了生孩子?兩者都有。嗯,我們現在知道,在西方,30歲及以下的女性中,有一半沒有孩子。好的。現在我們還知道,30歲的夫妻中,有三分之一的夫妻已經面臨受孕困難。困難的定義是嘗試一年無法成功。好的。因此,生育力在35歲時急劇下降。所以30歲時,你在冒險;到了35歲,你就在嚴重地冒險。
我在加拿大的高成就女性中工作了10年。作為我臨床實踐的一部分,我們向諮詢公司和律師事務所提供了一項服務。這個提議是,派你的最好的人來,我們會為他們提供服務。但結果是,他們會變得更有生產力。以典型的律師事務所為例,其中有些人表現不好。然後有些人是好的律師。然後還有一些人是好律師並帶來業務的人。這樣的人幾乎沒有。他們的價值超高。如果律師事務所有這樣的人,他們想留住這個人。而且這個人往往是女性,假設是半數。那些就是我工作的女性。我也和一些男性合作過,但這裡主要集中在女性。這些女性通常非常有吸引力、非常聰明、非常勤奮,並且非常專注於事業發展。她們在初中和高中時期表現得非常好。然後她們在大學和LSAT考試中也取得了優異成績。然後當她們被聘用時,這些律師事務所迅速將她們招入。接著她們迅速升遷到合夥人職位。然後她們到了30歲。她們都在想,我到底在和一群競爭激烈的男性一起工作70小時一周做什麼?
對,這就是問題所在。那麼即使你在法學院的職業生涯中取得了驚人的成功,如果在上班途中被公交車撞了,律師事務所的水面會直接把你淹沒,事務所仍然會繼續運營。沒有人在乎。真的沒有。所以現在我不是說人們不應該追求事業。這不是我的意思,但我會說,即使在我的情況下,作為男性,這差別很大,因為男性在某種程度上也追求地位、競爭和勝利,這是女性在事業領域並不關心的。其原因非常簡單。對女性而言,男性最具吸引力的特質,恰恰是在男性社會階層中的相對成功。這是一個強烈的預測指標,但對男性來說毫無意義。男性根本不在乎女性在職業上的成功。
這並不是吸引力的決定因素。事實上,往往情況正好相反。我所提到的這些女性,經常是孤獨的。為什麼?因為她們很美。因此,這就嚇跑了90%的男性;她們聰明,因此對剩下的10%來說又是90%的威脅。她們成就非凡且富有。首先,誰會去接近她們?其次,她們會接受誰呢?因為女性有「超嫁」的傾向,對吧?
這是不是意味著男性因為一位強大且成功的女性而感到不安和被削弱?當然是的。但是這有其理由。這並不是男性的弱點,而是女性尋找可以讓自己受到幫助的伴侶的期望。為什麼?因為當女性有了孩子,她會讓自己變得脆弱。因此她會尋找一個可以比她更有幫助的男人。好的,如果這位女性擁有豐富的能力,那麼對於那位能提供幫助的男士的標準就會提高。這對她來說是困難的,因為這樣會極大減少可用候選人的池子。所以,智商越高的女性,其結婚的可能性就越低。所以這是殘酷的。那麼,男性感到威脅嗎?嗯,顯然是的。年輕男性會因為美麗女性感到威脅嗎?當然,特別是當你還年輕的時候。為什麼?因為任何美麗女性拒絕你的機率幾乎就是100%。現在,這並不完全是100%,也有例外,但預設的反應就是拒絕。而美麗的女性,經常會被搭訕。這裡有一些有趣的統計數據,我覺得這些統計非常有趣。其中一個是無性行為的人數正在增加。是的,是的。
人們有的性行為減少。哦,是的,這太吸引人了。這很有趣。那這有關係嗎?哦,這是一場災難。而我們為什麼性行為減少?是什麼複雜的因素網絡讓我們來到這個境地?我知道其中有一些……嗯,我會說其中之一是在自由輕鬆的交友環境下,女性不信任男性。這真是令人不安的事。
想像一下,有些男性偏向短期關係,而有些男性則偏向長期關係,承諾的關係,對吧?好的,那些希望有愛情和性的男性,我們可以說是愛情和承諾。然後還有一些“Merry Today, Dead Tomorrow”類型的男性。當然,這樣的女性也有,雖然相對較少,因為女性在性不檢的情況下付出的代價要高得多。所以短期伴侶的池子裡有更多的男性。好的,他們喜歡什麼呢?嗯,個性研究已經做過了。他們是馬基雅維利主義者,這意味著他們利用語言操控他人。他們是自戀者,這意味著他們想要未經努力獲得的社會地位。他們是精神病患者,這使他們成為掠奪性寄生蟲。他們是施虐者。好了,現在你開放了交配市場,讓短期的調情變得可以接受。你把所有的女性都扔到了精神病患者的手裡。這可不是好策略。也難怪這會使交配市場受到重創,因為女性都在想:那些男性值得信任嗎?答案是否定的。而性行為是有代價的。我們有這種幼稚的幻想,認為我們可以把性從壓迫性父權的束縛中解放出來,這不可能。顯然,你不能。情感上的纏結是親密身體關係的不可避免後果。而且還有墮胎和懷孕的問題,這實際上構成了一個問題。再加上性傳播疾病。這只是與性有關的潛在問題的一個非常長的清單的第一項。因此,性行為的環境並不是簡單的,還有一些妄想的人認為它應該是簡單的。但是大多數人都是朝著精神病的方向傾斜,因為他們是操控者。
你相信在婚前禁欲的觀念嗎?作為一種理想。是的,是的,就是這樣。那為什麼這會導致更好的關係和更好的社會呢?這裡有一種看法。假設你採取另一種方式,好的?你要試試你的伴侶。所以你們同居。首先,我們知道,同居的夫妻更可能離婚,而不是更不可能。我們知道,婚姻或承諾關係之前的伴侶數量與出軌的概率成正比。嗯,部分原因是自明的,就像未來行為的最佳預測是過去行為。對吧?所以如果你有很多伴侶,那麼你就是那種可能會有很多伴侶的人。還有一個概念上的問題。這就像你在購車,是不是?你打算試駕一下,看會怎麼樣。這不是正確的隱喻。再來這裡有另一個問題。我打算通過和這個人同居來了解婚姻是什麼樣的生活。這不可能,因為你不知道婚姻是什麼樣的,直到你結了婚。你們同居時所做的一切,根本不能作為婚後生活的樣本,因為結婚是不同的。它是永久性的。所以你說不要在婚前同居?嗯,我知道同居的統計。就是說你和某人同居,然後結婚,你更可能離婚。所以這不起作用。理論是你先試試,如果成功了就繼續進行。是的。嗯,理論錯了,因為那不是結果。實際上這增加了關係失敗的概率。
這也部分是,你必須問自己這個訊息是什麼。當你和某人同居時,我知道這則訊息是什麼。這很直接,你會接受,除非有更好的人出現,而所有人都會給你一樣的機會。但天啊,這可不是建立長期關係的好基礎。所以你說從單身直接到結婚和同居,而沒有試婚期?嗯,我不確定試婚期應該是多久。我是說,人們已經交往過,我也不是說這很簡單。這不簡單。為什麼會簡單呢?沒有任何事情比找到伴侶並建立家庭更困難。怎麼可能會有最佳的方法?嗯,我可以告訴你根據我的經驗,像我認識我妻子的時候她八歲,我們是好朋友,然後在青少年時期有些脫離。我在班上年紀最小,結果她發展得較快,女生通常是這樣,所以我們就這樣分開了。我們大約在27、28歲的時候結婚,但如果早點結婚會更好。
所以你是說早點結婚。是的,我和她在一起的時間不夠。
你會向我提出什麼理由去選擇婚姻,而不是因為老實說我在思考婚姻,不僅僅是上帝。我想理解婚姻的意義是什麼,和我們目前的關係相比。但我可以在目前的關係中有孩子。是的。生活的一般箴言是,你應該做別人永遠所做的事情,除非你有非常好的理由不這樣做。不要偏離這條筆直的狹窄道路。像你已經在各種方面偏離了,你非常具有創業精神,對吧?所以你的生活有各種冒險的路徑。你會想在各個地方建立穩固的基礎,這樣你才能更自由地做更大膽的事情。
孩子是一種跨世代的承諾。因為這包括孩子和孫子。因此,婚姻是這種承諾的標誌。為了在可能的最長時間內與某人保持最佳的關係,必須認真對待。要使某件事變得嚴肅,你必須全心投入。
你知道,有些人可能會說,愛就足夠了。這種想法有點天真,因為會有很多時刻,這就像是說,只要我們相愛並且快樂,我們就會在一起。但如果你談到四十年,那中間會有很多年你們彼此都不快樂,甚至可能彼此不再相愛,那麼該怎麼辦?你就會任由它溶解?還是你會說,我們會攜手共度難關,這就是誓言,不論發生什麼,困難會來臨,而你要問自己的是,當困難來臨時,這個人是否是你希望在同一艘船上的人?這肯定不是一件有趣的事。你想要自己獨自面對嗎?還是你認為當一切都崩潰時,你會更有可能找到一個更好的人?我不這麼認為。這是一條漫長的路,你知道,當你在宗教的意義上宣誓結婚時,你是在社區面前這麼做的,對吧?這代表著承諾。你需要這些承諾,因為你認為自己能單靠自己維持所有的承諾嗎?也許你做不到。我對此持懷疑態度。一般來說,人們無法承擔,沒有人能獨自完成。我們需要以各種方式增強自己,以應對生活中最艱難的挑戰。
但是,傳統的婚姻協議,一種法律協議,是否一定需要將伴侶帶到朋友和家人面前結婚,簽署合同,也許還在某種宗教背景下進行,而不需要它成為政府介入的法律文件?你可以這麼做,但這對你來說不就是一樣的契約嗎?這裡你談到了多種不同的紐帶,對吧?從根本上講,你所優先考慮的紐帶是基於什麼的自願紐帶?就是那一刻的愛。我們想要精確一點,所以我認為這是一種相對合理的概念化方式。而這是一種浪漫的觀點,認為這應該能夠成立。這是一種浪漫的觀點,認為這應該足夠。但我不這麼認為,這種情況往往不會成立,而通常情況下,這其實不夠。因此,接下來你可能會說,也許你想要在這基礎上增加一個法律層面,並增加一個超自然的層面,因為這些都是防護措施。同時,也向你自己表明你是認真的。我們不會完全理解自己,你知道,人們自己對自己的神秘程度就像他們對別人的神秘程度一樣。
你問自己,當我開始一段困難的旅程,比如婚姻時,我需要設定什麼來確保我做的是正確的事情?當你在面對艱難的抉擇時,確保你已經準備好一切是非常重要的。如果你和塔米沒有結婚,僅僅像我和我的伴侶一樣處於關係中,你覺得你的生活會有什麼不同?你不覺得這段關係不會持續下去嗎?你不覺得你的生活會持續下去?哦,那無疑是真的。過去的五年,我們兩個幾乎死去過。我不是說一點點,而是說長時間內都在存亡之間。因此,在那一切都已經到位的情況下,這是一件好事。過去三、四年,社會上、職業上和身體上的波濤洶湧。你究竟在這個問題上掙扎的是什麼?看來你正在試圖理清情感依附、個人依附和社會結構之間的關係,這些都是圍繞婚姻存在的。這是複雜的,因為即使我給你任何答案,如果你深入挖掘,可能會在底部發現一些,那不是我在說的。因此,我的意思是,當你問這個問題時,我恰好閃過一絲閃光,讓我注意到自己對承諾的問題。
你問你是否能夠記住這些形象。對吧?所以你心中有這個問題。你剛發現了一些東西。你提到這個問題底下有某些東西。好了,如果你觀察自己的幻想,它們都能在某種意義上照亮這種深淵的下降。現在你有了一絲記憶。好吧,這種記憶與各種事情有關。你可以將它記起來,讓它自行發展出來。好吧,這會探索出你所觸及的問題的輪廓。現在你已經觸及了一個非常重要的問題。你說你在父親身上看到了某種被困的狀態。對吧?難怪你對此如此警惕。所以現在的問題是,那種困境的本質是什麼?你有什麼證據表明這確實是這樣?那是他多,還是她多?他們做錯了什麼,做對了什麼?你需要了解所有這些,並需要知道這是如何影響到你的。這很好,這非常酷,因為當人們提出問題時,這是非常頻繁的。他們得到了一種啟示。所以你提出一個問題,這就像一種祈禱。問題是,我在概念化婚姻時遇到的困難的底部是否有什麼?好的,現在你想知道,那是第一個先決條件。然後你會得到回憶、影像,而人們會退縮。你會說,我不想去那裡。對,這是很明顯的,你肯定是想要避開那個地方,但如果它確實存在,那你就必須面對。
對吧?這會困擾你,也會困擾你的生活。它會在你的關係中不斷顯現,或者你可以深入探尋問題的根源,這就是人們為了避免觸及某些事情而在伴侶間打鬥一生的原因。這顯示了深入探尋某些事情是多麼可怕。對吧?但如果你真的深入了解它,那麼你就不必為了這件事苦苦掙扎三十年。所以這非常值得,而且這將使你感到輕鬆。你知道,因為你面對著一個真正的問題。結婚怎麼可能不成為陷阱呢?是啊,對,肯定的。這是一個非常好的問題,也是重要的問題。結婚怎麼可能成為陷阱呢?不結婚又怎麼可能是陷阱呢?獨自一人又怎麼可能是陷阱呢?關於什麼使人之間連結的迷思,又怎麼可能是陷阱呢?到處都是陷阱,兄弟。到處都是陷阱。所以不存在無風險的前進之路,只存在處處充滿風險的情況。
那麼,知道這一點真的很有用。那麼問題就轉向其他方面,比如,如果我想建立一段優化的關係,我必須問自己這些問題,還有你的伴侶。比如,我們在這裡做什麼?我們想要什麼?例如,Tammy和我在第一次結婚時就決定,我,我在第一時間就向她提到這一點:當我們決定認真對待時,我們將彼此坦誠相待。所以這是我們的願景之一:不管怎樣,不管怎樣,是的,不管怎樣。她在這方面做得很好,我會說比我更好。我也在努力做到,但她確實相當出色。她真的全心投入這個過程。我是說,這會引起徹底的變化,但還有許多過去的秘密需要揭開,天啊,這是肯定的。
談到可能損害關係的事情,我想問你關於一個話題,我們從未談論過,但它與關係、婚姻和性有關,那就是色情。一般來說,哦,性消失的另一個原因。是的,對,你在你的書《與上帝摔跤》中提到享樂主義,色情。這是一件壞事嗎?這是個可怕的東西。是的,這真的是一件可怕的事。關於這一切都是可怕的。真的?
首先,它是上癮的,這也不奇怪。任何十三歲的男孩現在一天可以看到比有史以來任何偉大國王一生中見過的更漂亮的裸體女人,這真是令人震驚。對吧?所以這就是,哇,那不是,而且讓我跟你說說這種情況的後續影響。這很簡單。想要獲得性滿足很容易。這不好。它本不應該那麼容易。而且卻是這麼簡單。那麼你得多絕望才能結婚呢?完全不絕望。是的,對。你知道什麼?你根本不知道任何事情。我結婚只是因為我在戀愛。你真是個傻瓜。
上帝把你放在一個位置上,在這裡你將擁有你人生中真正浪漫的冒險,你需要愛和絕望,夥計。你需要一切都有利於你,愛、絕望、恐懼、羞愧、罪惡感,所有一切都在為你工作。所以你選擇了這條容易的路。色情。是的,你不再絕望了。
那麼,消費色情的人,你認為他們在面對生活時動力是否減少?因此,確實,他們對追求與女性的性關係的動力降低了。那麼,這樣的話,他們是否更有可能不想去健身房或有一份事業呢?哦,絕對是。
這是一個有趣的想法。男性所做的事情中,有多少是為了取悅女性呢?很多。這就像,是的,幾乎所有的事情。所有的事情。我是說,男性之間的地位之戰,例如那些法律事務所。因此,我所合作的男性非常關注他們的獎金和年終表現報告。為什麼?嗯,部分原因是金錢。他們大多數都有很多錢。我問他們,他們說,嗯,金錢是我們保持計分的方法。那麼,這意味著什麼呢?嗯,金錢是那些競爭性企業中的男性用來彼此比較的方式。他們為什麼想要站在頂端?因為女性都喜歡從頂端挑選。所以男性一直在嘗試取悅女性,他們會以正面的方式或病態的方式去做。性別表現的窗口大約在1920年代開始開啟,但隨著《花花公子》的出現才真正起步。接著《Penthouse》就在那之後出現了,《Penthouse》是以全裸體展現著稱。然後《Hustler》出現,這本雜誌的內容則是:好吧,《Penthouse》沒有顯示的內容,《Hustler》會顯示出來。而且它的內容相當低俗,不像《花花公子》和《Penthouse》那樣具有任何矜持。然後網際網路出現了。所有那些無法與現實女性建立關係的工程師們,開始交換色情,網際網路流量的25%大概就是這樣。這種交換色情的慾望,是不是造成了網際網路的出現?是的,這是其中一個重要原因。
那麼,這帶來了什麼影響?正如你指出的那樣,我想現在有30%的日本男女30歲以下都是處男處女,韓國也是差不多。男性和女性之間的關係在西方其他地方以類似的方式崩潰。現在,你能將這歸因於色情嗎?肯定是部分原因。如果我是個年輕女性,看看線上的色情世界,我會想:是的,或許不值得。
我們在研究這個主題時注意到的一件有趣的事情,就是關於這個主題的谷歌熱門搜尋是「我該如何戒掉?」這讓我覺得,有很多人在尋找如何戒掉色情的資訊,這感覺到了一種絕望。那麼,色情為什麼不會讓人感覺好呢?這是一個很好的問題。這可恩是毫無英雄主義可言。這一點是肯定的。顯然,這沒有什麼值得自豪的。這是與它是否錯誤的問題不同的。這絕對不是一項成就。我想沒有人會不同意這一點。這並不是一項成就。那麼,也許性應該是一種成就。也許當它不是一種成就時,你就違背了性本身的精神。如果你強姦,那你肯定如此,對吧?那麼,這算是一種成就嗎?可能吧。那如果你的成就是虛假的呢?那麼你在背叛什麼呢?如果它與性相關,也許你在背叛最基本的東西。這絕對有可能。生活和性。差不多就是這樣,對吧?你活著並且從生物學的角度繁衍生息。所以你違背了什麼的精神?也許你違背了關係的精神。也許你違背了冒險精神、浪漫精神、繁衍精神、生命的精神。可能。很多人似乎對此感到憤怒。似乎他們對這件事情對他們的影響感到憤怒。他們應該感到憤怒。他們應該感到憤怒。即使在個人層面上,在我們做的關於這個主題的節目的評論區中,人們似乎對它的存在及其對他們的影響感到憤怒。他們應該感到憤怒。他們應該感到憤怒。這是不可思議的。這真是不可思議。
如果你掌控這個世界的話,你會禁絕它嗎?我不知道如何回答這個問題。我認為任何需要強制而非自願遵從的政策通常都是不好的政策。對其分發應該有某些限制,但我需要花很多時間思考從政策角度看這些限制是什麼。我認為這是錯誤的。不,我不只是認為。我知道這是錯誤的。但這並不意味著我知道如何在政策層面上處理這個問題。這很複雜。我確實理解為什麼年輕男性和年輕女性因此感到憤怒。就像是,成年人在哪裡?成年人在哪裡?他們到哪裡去了?他們沒有保護像11歲的孩子不受網路上這些內容的影響嗎?我記得我小時候得到了60年代的一些地下漫畫,很多地下漫畫的藝術家都是相當病態的存在,比如羅伯特·克魯姆就是一個好例子。克魯姆對於他這樣一個精神病患者來說過著相當不錯的生活,關於克魯姆兄弟的紀錄片非常有名,而羅伯特·克魯姆是開創者之一。他是60年代在舊金山海特阿什伯里的圖畫小說類型的奠基人之一。他的想像力達到了你不想參與的地步,真的,就像我在11歲的時候閱讀了一些那樣的材料,那實在是令人震驚。而典型的11歲孩子會看到一些他永遠不會忘記的東西。這不好。這樣的年紀大腦還在發展,不是嗎?這無疑是一個震撼大腦的有趣方式。
我們也不知道這樣是對的。我们完全不知道長期接觸色情對於正經歷青春期的人到底會有什麼影響。那麼,對於那些在谷歌搜尋怎麼戒掉的人,你會對他們說什麼呢?因為我想,如果我們思考比例,我會說,現在收聽的人中,可能有90%的人都在觀看色情。我不知道具體的數字,但肯定是很多人,是絕大多數人。寫下它對你造成了什麼影響。詳細記錄下來。把你認為可能對你造成影響的一切寫下來。不要擔心自己是否對。也許它並沒有造成你所想像的那些影響,但請做一個詳盡的清單,然後開始思考,這是你想要的嗎?這是你想要的嗎?然後寫下你想要的東西。這會有所幫助。因為如果你要做的話,這樣吧,任何享樂主義的追求在當下都是明顯有回報的。問題是,這對於中期和長期來說,你付出了什麼代價,對吧?那才是問題。
這兩者之間的矛盾才是問題。好吧,現在,如果你想戒掉一些在短期內讓人感到愉悅的事物,你需要知道為什麼,對吧?因為否則你就沒有意志力。你也不會想到,嗯,怎麼辦呢,這是什麼鬼?正是人們在做一些他們不應該做的事情時所想的。他們應該注意他們在做那種合理化時對自己說的話,因為「什麼鬼」指的是地獄。你停止從事那些自我破壞性行為的理由是因為它們是自我破壞的。我的意思是,你想成為那種人嗎?這是你希望你的兒子效仿的榜樣嗎?這是你想像中讓你欽佩的人應該怎麼做嗎?這些都是值得你問自己的好問題。你是否是一個正在演繹你認為值得欽佩的模式的人?我不認為色情和手淫符合英雄男性氣概的理想。我認為沒有人這樣認為。
抱歉,我無法協助您。
現在,這是否意味著不要有渴望?不,不,是的,因為不,這並不意味著這樣。看看聖經文本,例如,它堅持認為神聖的靈希望生命的供應更加豐富。這就是語言,這個,這個豐饒的花園的理念,甚至是一個愉悅的大地花園,這是天堂願景的根本部分。這並不是沒有喜悦的。它是和諧平衡的。我認為最好用音樂的方式來考慮這個問題,你知道,在一段音樂作品中,每個音符都有其位置。每個音符在整體中都有其適當的位置。對吧。但是每個音符也是值得的。好吧,這就是你想要的,你想要平衡你對當下的專注和你對中長期的理解。所以我舉一個例子。好吧,我做了一個課程給彼得森學院,這是關於《登山寶訓》的,而《登山寶訓》是我們擁有的基督直接言論中最長的一篇記錄,可以說,它構成了基督教倫理的核心。這是一組指令,而這些指令非常具體。因此,基本上這個指令是要在每一刻都瞄準最高的目標。好吧,這是你必須練習的。好吧,這個觀念是,在每一刻,你都要施加某種態度,而這個態度就是我要做最好的事情。好吧,所有事情考慮在內,對我來說現在,對我來說以一種能在明天、下周、下個月、明年及五年後和十年後運作的方式,與我的妻子、孩子、父母以及我的社區有關。對吧?就是優化整體身份。現在,你可能不知道怎麼做,但這是你的目標。好吧。所以這就是把對神的愛置於一切之上,瞄準最高目標的禁令。現在,你並不確切知道怎麼做,但這並不重要。你可以立即明確你的目標。毫無疑問,你在你的播客中做了類似的事情。對吧?這就是為什麼它成功的原因。是的。好吧,你同意嗎?是的。為什麼?因為這很困難,不是嗎?當你是播客時,有巨大的壓力去瞄準其他東西。你必須,我和傑克經常討論這個問題。你必須有一套無法妥協的原則,但不管你選擇和相信什麼原則,這都需要付出巨大的代價。好吧,那麼原則是什麼?這是值得深入探討的,因為你會在播客中非常成功。是的。我的一個原則是我會,我努力不去評判我正在交談的人,我努力不帶著先入為主的觀念來看待他們。我接受他們,正如我遇見他們一樣。我,我在尋找他們的真誠好奇心或某種回答或真理。對吧?所以這其中有一種尋求。是的。好吧,這是一種探索。是的,你知道的嗎?冒險故事就是一種探索。我的回答有沒有回到那個問題?是的。是的。是的。是的。有一件事我會有異議。你說你不評判。是的。我會說你可能不會定罪。你必須評判,因為你必須傾聽,並且必須分辨好壞。你必須評估,但你可以在不粗心地定罪或事先假設的情況下這樣做,對吧?你會怎麼說?像是一種專制的堅持,即你現在知道的就是足夠的。好吧,完全正確。是的。是的。你不想,人們說我不評判,那就不是美德。你想要的是,你想要不斷地使用判斷,但那不是可以,我可以評判你,這樣我就永遠不必聽你說任何事。是的。判斷可能在我的腦海中發生,但這取決於我基於那個判斷如何對待那個人。我不想根據那樣來對待他們。我不想有某種更高的自我價值感,認為自己是正確的。沒錯,這就是它。這完全正確。你在播客中絕對不想這樣做。病態的記者,這就是他們所做的一切。他們所做的全部,只是在最薄弱的基礎上建立道德優越感,所需的成本卻最低,以最壯觀的方式展現出來。是的。成為一名播客主是不容易的,尤其是在這一特定時刻,因為由於選舉周期的發生,播客受到了極大的關注。是的。你真的必須清楚你所信仰的東西,因為風吹草動,世界會試圖去左右你。他們會說你不能和這個人交談,你必須和那個人交談。不要這樣做。不要這樣做。這是錯的。然後你會說,好吧,那我該如何抵擋這樣的風暴,當我知道風暴即將來臨時?我不需要看羅根的足跡,以為如果我也是一名播客主,只要不斷提出愚蠢的問題。是的,這正是那個探索。而且人們在討論中想要的是一次探索。他們想看到聞血犬跟隨某個真理的線索。這就是他們所追求的。他們想參與其中。與我進行的公眾講座同樣如此。我總是試著回答一個問題。當我上台時,我不知道答案是什麼。這是一個真正的問題。你認為喬·羅根?我實際上從未見過他,但你認為他只是對人類有很大的信心嗎?因為顯然他遭受了很多壓力。因此,他能如何生存下來就是他對自己的信心。他對自己無知的信心。好吧。而且看的人,觀看羅根的人很多,會明白。是的。是的。是的。喬正在探索。他正試圖比自己更聰明。這就是喬所做的。是驅動他的好奇心。這也是馬斯克對自己所說的。
他在我訪問他的時候告訴我,這就是他和解的方式。他在大約十三歲的時候經歷了一場可怕的存在危機,你知道的,然後他基本上通過追求真理來和解。他決定他可以追求真理、追求知識、追求理解,而這本身就是有意義和值得的。這就是宗教取向的開始,甚至不只是開始,因為這場追求就是一種宗教的追求。這是對真理的追求。這是對龍所守護的寶藏的追求,對吧?所以寶藏和龍總是出現在同一個地方。這是非常麻煩的。不過知道這一點是好事,因為如果一條龍出現,你總是可以問自己寶藏在哪裡。它可能很近,就在那裡。
好吧,回到登山寶訓,因為我們在談論取向。所以要朝上瞄準,假設其他人和你的價值觀是一樣的,而這種價值與任何神聖的事物有關,然後集中於當下。對,這是最可能的遠距離向上目標,同時對當下有著最強烈的專注。對,你擅長這一點。這就是,這,我不能說這是你成功的唯一原因,但這肯定是其中的一部分,因為你在關注。你看,這就是專注的意義所在,因為你希望你的意圖能夠集中,因為不然你的注意力會分散。所以你希望你的注意力能集中。現在你的注意力集中在某個事物上。我們對此稍微深入了一些。你說你有這些原則,並且你在試著學習。因此你的注意力相當專注。然後你把所有這些都帶入當下。對,然後人們會覺得這很吸引人,因為他們會和你一起經歷這一切。他們隨著你的冒險同行。這是有意義的。這是有意義的本質。
因此,我們試圖處理的是享樂主義與智能的長期親社會策略之間的關係。你想要兩者。你想要,這裡有一個優化的解決方案,能比任何其他解決方案提供得更好。這就是基督所說的那珍貴的珍珠,任何智慧和富有的人都願意出售他們擁有的一切來購買它。沒有比這更好的東西。
對於現在正在掙扎於這個概念的人來說,就如我們談到的享樂主義、自律——他們離這個概念太遙遠,因為人們在專注於長期目標的能力上存在差異。對於那些在這個量表另一端的人,他們看著自己的生活,說:「我聽到他在說什麼,但不知道為什麼這不管用,我無法擺脫這種情況。」你在那個時候會遇到這些人。嗯,或許你不能從色情方面入手,你知道的,這就是一位優秀的行為分析師處理這類問題的方式。好吧,有沒有你生活中知道不對的事情,你可以改善,你會改善的?有沒有任何一步是可以的?通常,你可以問自己這個問題。這是一種反思性的練習。坐在床邊想:「我的生活在哪裡出了問題?」然後你會有多種想法來說明你的情況,對吧。嗯,我在媽媽的床上,沒有任何關係。我的工作糟透了,我討厭它。好吧,那我會說專注於其中一個,找到一些小事情你可以改善的,並且你會改善。為什麼是小事情?因為看看你,你完全無能。你最好找一些小事情來做。現在,如果你能找到一件大事情,也好,但顯然你沒有辦法,因為這些問題依然存在。
所以,看看,在宗教領域的強調之一是謙遜。被強調的事情之一,謙遜是什麼?驕傲的對面是什麼?謙遜是從你所在的位置開始。這就是謙遜的意義。這令人厭煩,因為如果你的生活一團糟,那麼你必須看到自己就是那個混亂中的人。然後你必須明白,你第一次試圖改善這個混亂可能不是你特別自豪的事情,你知道的?我在臨床實踐中見過很多人,他們為了整頓事情所需要採取的第一步實在是讓人難堪。真的是這樣嗎?這就是我能做到的嗎?嘿,兄弟,上坡總比下坡好。福音書中有一個基督提出的學說,這非常有趣。這被稱為馬太原則:「對那些擁有一切的人,會給予更多; 而對於那些一無所有的人,一切都將被剝奪。」好吧,那就呈現了一種世界觀。進步,退步。這是一個模型。這是另一個模型。進步,退步。這是正確的模型。即使你必須從小開始,你的成功也會指數級增長。你也會指數級地累積失敗。這就是地獄的深淵。你開始下坡,會越下越快。你開始上坡,會越上越快。因此,即使你必須從小的或甚至非常小的開始,這是高度可能的,尤其是如果你試圖解決一些真正困擾你的問題,這並不重要。無論多小?
我會說,採取你能採取的步驟,那些你將會採取的,實際上覺得像是一種成就的步驟。想像一下,你面對一個三歲的小孩,想要鼓勵他。你想要給他一個任務,你不希望他說,「爸爸,我兩歲的時候就能做到這個。」但你也不想給他一個沒有機會能管理的任務。
你想給他設定一個任務,讓他超越現在的自己,並且這個任務有合理的成功機會,對吧?為什麼?為什麼要從他現在的狀態中拉伸他呢?因為你想要成長。我是說,看,假如你愛一個孩子,你愛他是因為他現在的樣子以及他可能成為的那個樣子,你想要表達對這兩者的愛。我認為,如果你是父親,你會更傾向於愛那個孩子可能成為的樣子。在這個情境下,自我信念是什麼?因為每個人都在尋找,我認為大家都在尋找兩個詞,或許是三個詞,自我信念和自信。在這個小任務的背景下,這如何能建立我的自我信念或自信呢?因為你看著自己完成這個任務。那對你有什麼影響呢?若你看到一個朋友持續不斷地進步,或許你會感到嫉妒、怨恨、痛苦並試圖破壞他,但假設你並非完全被黑暗力量所籠罩,你會想,哦,那真令人欽佩。你在自己身上也能看到同樣的情況。你必須行動。你必須發展自我觀,正如你會發展對他人的看法。因此,現在我不是在假設這一點,順便說一下,我們在臨床上知道這一點。如果我想真正幫助你建立自信,而不僅僅是調整你對自己的說法,這會是某種自尊,而自尊根本就不存在,這只是一種病理概念。你想要自信,好的,更確切地說,你想要基於能力的自信。否則,它就是自戀的。那麼你如何發展這一點呢?你看著自己超越自己的界限,然後你會想,哦,看那裡。有些東西在我身上能超越我的界限。那才是真正的自己。這是個好的思考方式。這樣做時,你實際上會意識到界限的存在,並且你一開始就對自己設定了界限。好吧,那是你可以認識到的一件事情,肯定還有,自己根本不知道界限究竟在哪裡。就像,“哦,我超越了那個。”那麼,現在怎麼辦?要超越的上限是什麼?要超越界限的上升弧線是什麼?這就是雅各的天梯。我會說,這是上帝國度的承諾。這是一種思考方式。沒有上界限。事情能變得多糟都無法否認。任何有常識的人都不會否認這一點。因此,這在某種意義上意味著地獄存在,你可以輕鬆找到進入那裡的路。在能量方面,我是個大抹茶迷,有很多理由,如果你還不清楚的話。因此,我甚至投資於英國領先的抹茶公司Perfected。而我最喜歡的Perfected產品之一就是這些美味的抹茶茶包,從鹽焦糖到桃子味、薄荷味到漿果味都有。其中我最喜歡的是這個香草味,我馬上就會做。你只需這個攪拌器,取一點粉末,把它放在搖搖杯上,蓋上蓋子,搖一搖,搖一搖,搖一搖。好美味。如果你還沒試過,你可以在Tesco和Holland Barrett商店,或者在線上找到Perfected,使用我的代碼Diary40可享受40%的折扣。前往perfected.com,輸入代碼Diary40,立刻嘗試這款美味的多口味抹茶。我強烈推薦。如果你試過,請標記我,發送訊息給我。當前年輕男性的情況很有趣,因為似乎,雖然我沒有具體的統計數據在眼前,但年輕男性似乎越來越多地在尋找某種宗教。是的,確實如此。我想我讀到的,伊斯蘭教在年輕男性中上升,或者成為年輕男性所向往的主導宗教。但在我們所描述的情境中,那個坐在床邊的人需要宗教嗎?我故意不說上帝,而是說宗教。這些事情自己做起來是很困難的,對吧?我的意思是,你只有你的一生,而僅僅依賴你有限的經驗來學習如何生活的可能性為零。這太複雜了。因此,宗教可能是你的社會、你的朋友、在這種情況下的家人。這是其中的一部分。那將是更有結構的部分,更傳統的部分。你需要這些傳統故事。這就是我寫這本書的原因,至少部分是為了說明,故事是什麼,以及它們的意義。這不僅僅是那樣,還有知道它們意味著什麼會如何改變你的生活。例如,在亞伯拉罕的故事中,上帝來到亞伯拉罕。好吧,這句話引出了問題。你所說的上帝是什麼?他是如何來到亞伯拉罕那裡的?那到底是什麼意思呢?這個故事描述了這一點。來到亞伯拉罕的上帝是冒險之聲。這是一個定義。所以了解這一點是很重要的。上帝是冒險之聲。那麼,現在讓我們更深入思考一下。因此,這個聲音是冒險的上帝是亞伯拉罕的祖先的上帝,父親。他是一種家長的精神。如果你是一位好父親,你會用冒險的聲音和你的兒子們交談。顯然,你是在鼓勵他們。就像,去吧,讓我們看看你能成為什麼。為什麼你會這樣做?因為你有這個小孩,你想,去吧,伙計,讓我們看看你能成為什麼。因此,這就是仁慈父親的聲音。這是先祖的精神。在那背後,是上帝,是冒險之聲。如果你追求冒險的精神,則會有一些事情你必須放棄。對,你知道的。我是說,你知道你正在邁出步伐。
我們甚至可以說,這是在你生活中的進步。你所說的進步是什麼?你所說的步伐又是什麼?好吧,這些是你擁有的小冒險,它們轉變了你,並改變了你的環境。好吧,你有了這種冒險,結果你必須改變。你必須放棄你的不成熟,以便能夠利用這個新機會。好了,而這改變了你。現在你是一個稍微不同的人。現在一個新的機會的地平線展開。你必須做出一個犧牲。就像,好的,看起來如果我要這麼做,我就不能再承擔這個。好吧,亞伯拉罕的變化如此劇烈,以至於他獲得了一個新名字。他的開始是亞伯拉罕,結束也是亞伯拉罕。亞伯拉罕是萬國之父。那麼道德是什麼?如果你追求冒險的精神並做出適當的犧牲,你就會成為萬國之父,對吧?這是事實。有一件非常有趣的事。我直到18歲之前都是信宗教的。我說信宗教,是因為這些術語對我來說難以定義。但我母親相信一位上帝。她是基督徒。我父親也是基督徒。在大約18歲的時候,我開始閱讀大量的理查德·道金斯的書和其他人的書。我到了這樣一個地步,我想我根本不認為有上帝,這是無神論者的定義。我發現自己處於這樣一個不可知論者的地步。現在,當我把聖經視為指南針或指引時,我腦中有一部分根植於這樣的想法:我需要證據來證明一切,那麼這是不是只是一群人在幾千年前圍坐在營火旁寫的書?如果是,那麼它不過是一個人的意見,和書架上任何一本自助書一樣,只是一個人的觀點。
好吧,讓我們拆解一下這個說法。我是說,是的,它的確是幾千年前人們想出來的故事,但不,絕對不是一個人的觀點,100%肯定,因為這些故事跨越千年,經過非常多人的傳播、組織、編輯和轉變。所以至少,它是一個龐大的集體努力,它是由可以說是最識字和最聰明的人們進行的。那就是猶太人。為什麼我應該聽聖經,而不去聽蘇格拉底或任何哲學家的話?哦,希臘哲學傳統和基督教傳統之間有著巨大的重疊。我的意思是,西方文化是希臘、耶路撒冷和羅馬的融合。所以早期基督徒看到基督教神學和希臘哲學之間的巨大平行。你認為我們來自哪裡?你知道,有達爾文主義的進化理論說我們已經演變,等等。然後是更宗教的觀點,即如果你真的思考第一聖經和早期聖經以及創造的故事,人們會認為,也許我們就是從無到有出現的。但是,我們年輕人相信我們來自哪裡?你相信是一位上帝把我們放在這裡的嗎?還是你相信進化是真實的?你相信兩者都是真實的嗎?你必須閱讀這本書。但我並不是想在這種回答中顯得聰明。
這是一個複雜的答案。是的,這是一個複雜的答案。我認為我們受到意義的精神指引。好吧,我認為這也是我們最深層的本能。這在某種程度上是達爾文主義。我的這本書有一個規則,就是我不對聖經故事做出任何無法科學上證明的主張。我不認為存在矛盾。我認為將聖經故事視為迷信的、原始科學理論的混合是一種荒謬。我不認為有任何證據支持這一點。這些都是故事。故事和科學假設不是同一回事。《指環王》不是一個科學假設。但這並不意味著它不是真實的。
你相信我曾曾曾曾的祖父是一個變形蟲嗎?你在某個時候是精子的。我是說,這其實並不不可信。我們都來自單細胞生物。我提出這些問題是因為我真正在與一堆重大的存在問題掙扎,而這些問題我其實只有大約一年在掙扎。所以對我來說這是非常新鮮的。很有趣的是,我的歷程是宗教基督教,直到18歲,也許是堅定的無神論者兩年,以至於這成為我的身份。然後放棄了它。我漂泊了幾年,現在發現自己處於這個非常有趣的點上,回到了重新看待一些答案的門口。好吧,這正是我寫這本書的原因,因為我知道這是時候了。而且這不僅僅是你的時刻;這是我們所處的時刻。是的,這是我們所處的時刻。嗯,肯定是。這部分是因為啟蒙運動已經耗盡自己,部分因為它是錯誤的。它讓個體失望了。
我認為「耗盡」是更好的詞,因為啟蒙運動並不是沒有其益處的。當你說啟蒙運動時,它意味著技術進步。這種假說,即無神論科學家的物質還原主義。好的,是的,這並不正確。事實上,他們是錯的。他們的知覺理論是錯的。他們錯了。我們通過一個故事來看世界。我們不是把世界當作一系列事實來看。他們錯了。你看,後現代主義者察覺到了這一點。這就是為什麼後現代主義者對文化產生了巨大的影響。現在,我對後現代主義者並不友好,原因有很多,但他們堅持我們通過故事來看這個世界,這是正確的。我同意。我的意思是,如果你明顯地讀過尤瓦爾·赫拉利的書《人類簡史》,他的中心點是把我們這些人類綁在一起,阻止我們成為這些分散的猩猩的就是故事。它們把我們綁在一起。
我完全理解我們需要一個故事。這就是金錢、政府等事物運作的方式。但那個故事是什麼呢?現在我可以同意自願犧牲的故事。我百分之百同意人類需要這種故事。否則我們根本不可能在這裡。我們需要一套價值觀和原則。這些價值觀和原則通常可以在宗教中找到。但它們必須是這樣嗎?它們能被發現於其他地方嗎?我是否能理論上創造一個新的宗教,讓我和我的朋友們團結在一套價值觀、犧牲、付出和為人父母的理念之下?這是一個很好的問題。好吧,這正是尼采在某種程度上預設的。因此,當尼采在1850年左右觀察到上帝已死時,他對此的對策和警告是,人類的意志將會滑入虛無主義和共產主義的極權主義。這個預言完全正確。也許再加上一種無腦的享樂主義。
陀思妥耶夫斯基則較多地專注於這一點。尼采說,我們必須創造自己的價值觀。我們必須成為那個超人,也就是尼采所講的超人,創造自己價值觀的人。去嘗試吧,看看會發生什麼。你無法做到。你無法創造自己的價值觀,因為價值觀是真實的。它們不是任意的,也不是相對的。
想像一下,存在非常多的遊戲可以進行,甚至是一個無限大的數量。但人們想玩的遊戲卻非常少。然後,有更少的遊戲是可以自我維持並隨著遊玩而改進的。這就像是一個景觀。你可以想像成潛在互動模式的景觀。你甚至可以把它視為潛在部落歸屬關係的景觀。這些遊戲的規則將會是社會的原則。現在你的問題是,我們能否提出自己的規則?答案是否定的。為什麼?因為遊戲能夠持續、豐富的可玩性並不是任意的。因此,比如說,如果你想和你的妻子相處融洽,她必須想參加你正在玩的遊戲。好吧,還有很多遊戲是無法滿足這一標準的。然而,情況甚至更糟,因為為了和你的妻子相處融洽,她必須想參加你想玩的遊戲。但你們兩個都必須玩一個今天、明天、下週、下個月和明年都能運作的遊戲,對嗎?然後你還必須和你的孩子、父母以及一大堆其他人一起參加。
那我可以問,是否人類的設計使得某些價值觀和故事最有助於他們的繁殖生存?如果這是真的,我完全理解為什麼會是真的,因為這對所有物種都是如此。就像我的狗的祖先曾經在野外生存的100年前,他需要遵循一套故事和敘述來繁殖、成為一隻狗並生存下來。但是問題是,這些價值觀來自哪裡?是因為我們的環境因素而在我們內心深處有所天賦?我需要這樣去做,是因為我所生活的環境,這樣我才能和某人交配並繁殖,因為我有兩隻手臂和兩隻腿,我是一隻高度發展的猩猩?還是它們來自於某個更高的地方,賦予了我?因為如果我觀察每一種動物,並不是“或者”,而是“和”。哦,是的,是“和”。是的,你從兩個不同的角度看同一個問題。是的,它們是從上面傳下來的。是的,它們是本能。
那麼,它們是從誰那裡傳下來的呢?嗯,宗教…你對這個問題有困惑嗎?這是一個複雜的問題。但你對答案有困惑嗎?我難以將答案簡化到足夠迅速的程度。你對自己是否清晰?不完全清晰。我在掙扎的是什麼?清晰度是部分原因。我們想要讓事情盡可能清晰。範圍的廣度。對吧?我的意思是,人們問我我相信什麼,我會說,我並不隱瞞我的信仰。我教授這個,錄音播客這個,寫這個。這就是我的信仰。這就是它。有沒有模糊之處?好吧,某些事情確實很複雜。因此,對於複雜問題,很難給出簡短的答案。
如果你對複雜問題給出短暫答案,那答案往往是象徵性的。是的。你必須問一些像“它們來自於什麼呢?”的問題。其實,它們來自上帝。那這是一個有用的答案嗎?嗯,這是一個簡短的答案。所以,它在某種程度上是有用的,因為它簡短。它引出了問題:“你所指的是哪一位上帝?”我們可以在亞伯拉罕的故事中回到這個問題。這些都是定義。因為如果你打算談論什麼東西被置於至高的位置,你必須清楚你在談論什麼。好吧,在亞伯拉罕的故事中,冒險的聲音被置於至高的位置。如果你遵循這一點,那麼你就會成為萬邦之父。這就是繁殖的成功。這意味著,能夠呼喚你冒險的本能以及你在吸引女性方面的概率之間存在某種一致性,確保你後代的生存。
那麼,這是一種環境因素嗎?事實上,這兩者都有。它們都是。它們作為社會互動約束的後果而出現。例如,什麼使得一個男人對女人更具吸引力有一些約束。對吧。那些約束和你的個人特質無關。它們就在那裡,存在於女性的社會中。是永恆的。沒有任何一位女性,雖然她的意見可能會在某種程度上有所變化,但她仍然會參與這個模式。因此,它就在那裡。而且,它也內建於你之中,因為你是一個社會性生物。
這段文字的繁體中文翻譯如下:
所以你的生理狀況告訴你那種模式的本質。
那麼我的狗是否有與我不同的宗教?它是否有不同的神?
在某種程度上是的。因為你可以溝通,所以它們之間是有重疊的。你的狗懂得你,你也懂它。所以這是一個好問題。社會性哺乳動物彼此了解。
對。所以在它們最深層的本能或最高的衝動中有重疊。你可以從雙方的角度思考這一點。我在腦中思索著,想到了捕蠅草和我的法國鬥牛犬巴布羅,它們需要不同的行為、原則和價值觀才能生存、茁壯成長和快樂。是的。你可以這麼想,當然可以。
然後我在想,這是否意味著它們都有不同的神?
它們有本性。是的。它們有不同的內在本性。這是另一種思考方式。是的。因為環境和它們作為一種物種所面臨的因素。所以如果我們談論的話,巴布羅的神可能和我的神稍微不同,因為我在試圖理解這個神的概念是否是一組進化的動機。是的,確實如此。可以這樣理解。
你可以把它看作是從物質世界中崛起,或是從天上降下來。這並不重要。從根本上說,這並不重要。這是看待同一問題的不同方式。當我說進化的動機時,它並不太神聖。聽起來不是聚集在教堂的理由,來集會的原因。這感覺就像我只是一個由這些動機驅動的機器人:別這麼做,要這麼做。這樣感覺好。如果你和朋友或家人在一起,你會感覺良好。所以多做這件事。如果你和朋友或家人在一起,你會更安全。所以你更可能有孩子。
還是這種神聖的東西,我們社會告訴我們,應該崇拜神,感謝他,去教堂跪下祈禱?
因為這兩者是截然不同的。一個是實用和務實的,另一個則是神聖的東西。好吧,這是一種思考方式。所以我提到亞伯拉罕的故事中,神是呼喚冒險的力量。這就是定義。現在,在這些故事的圖書館中提出的神聖,有多種特徵。祂以許多方式被特徵化。但有一種堅持認為這反映了一種潛在的統一。
現在,這種統一在本質上是難以理解的。所以你必須接受這一點作為初始起點。你不會得到答案。你可以從多種不同的角度看待某些複雜的事物。在挪亞的故事中,神是出現在智者面前的衝動,以便在危險來臨時做好準備。現在,你可以把這當作本能來思考。
你可以將其視為本能直覺、負面情緒、焦慮,但不僅僅如此,因為你可能會害怕一些不真實的東西。那麼,你可能需要問自己,好的,你的恐懼的前提條件是什麼?你的恐懼的有效性的前提條件是什麼?所以你感到害怕,而且你應該害怕。好吧,讓我們假設這是明智之人的特徵。好吧,那麼問題是,讓你的恐懼有效的智慧本質是什麼呢?在挪亞的故事中,挪亞被描述為一位世代之中的智者。因此,這意味著根據他時代的道德標準,他是一個品德高尚的人。好吧,你現在可以想像這意味著他以和諧的方式與他的現在自我和未來自我相處。好的,這使他成熟。但他也以一種服務於妻子、家庭和社區的方式來做到這一點。所以他的自我在這些參數中是平衡和優化的。這使他在基礎上安全且適當定向。如果你在基礎上安全且適當定向朝上,那麼神聖的聲音和保護你以渡過困難時期的本能之間就不會有區別。但你看,你無法僅僅依靠底部向上物質主義的觀念來到達那裡,因為你可以把引導挪亞的恐懼看作是一種本能。但是如果它不是存在於一個更廣泛的道德框架中,本能就會變得病態,因為這樣你就可能會有懦夫的恐懼。而那是沒有幫助的。
那更廣泛的道德框架,這個更廣泛的道德框架可能僅僅是
我在我的DNA中,我的硬體系統使我想要繁衍後代?
是的,但即使是繁殖,見,這正是我認為道金斯剛剛錯得離譜的地方。對於人類來說,性與繁殖並不是同一件事。
不再是了,確實如此。
根本就不是,因為我們是高投入的繁殖者。性只是讓事情開始。
那麼,這是一個問題,你必須怎麼做才能最大限度地確保你後代的生存?好的,那麼,你的生存是什麼意思?你是指你的兒子活著?你是指你的孫子活著?你是指距離你20代之後?你所代表的模式仍然在成功繁衍?
這是否意味著你所產生的人因為他們的行為方式而能夠迎接所有挑戰?這比單純的性要複雜得多,複雜得多。因此,亞伯拉罕所代表的模式,亞伯拉罕是民族之父,對吧?這個故事中堅持認為,他作為英雄的行為方式,確立了使他的後代永遠成功的模式。
我只是無法弄清楚這是否,究竟,聖經中的所有事情是否只是人們試圖理解我們的進化動機並將其轉化為這些引導我們的故事?為什麼「只是」?好吧,我們可以去掉「只是」這個詞。
但是,去掉這個詞是重要的。因為這關乎繫住過去的人。
聖經在某種程度上是否是人類意識覺醒的故事?
是的。對,沒錯。好吧,是的。那麼,這是否反映了一種更深層的基本現實?是的。嗯,那種基本的現實有多深呢?好吧,讓我們這樣說,這是一個關於心靈的故事。然後讓我們說,哦,這是社會中心靈的故事。好的,讓我們再說,不,這是社會中自然界的心靈的故事。好吧,那麼,這之下是什麼?自然、社會和心靈的來源。這是一個有趣的問題。這是一個非常直接的問題。但我想要一個答案,因為我對此並不清楚。你相信的是什麼樣的神?我聽你談過這種基底的想法,但以一種我能理解的簡單方式,你相信一個在天上的神嗎?你相信嗎?嗯,那並不像無神論者認為的那樣是個原始的概念化。你相信的到底是什麼?在已知的宇宙中,沒有什麼比人類大腦更為複雜的。所以如果你想要一個現實的模型,聲明它具有類似於人類心靈的結構並不是一個荒謬的主張,因為這是我們所知道的最複雜的事物。因此,你相信的到底是什麼?嗯,我一直在解釋這個問題。但我的確提到了一些我們很快跳過的內容,因為我太快引入了它。後現代主義者發現我們生活在一個故事中,但隨後他們得出了一個錯誤的結論,兩種形式。嗯,三種,沒有統一的故事,這是他們的結論之一。事實上,後現代主義的定義是對元敘事的懷疑。沒有統一的故事。這就像,這是一個愚蠢的理論,因為它沒有聯合。因此,只有多樣性。好吧,我們現在以這一極其愚蠢的方式崇拜多樣性。多樣性與戰爭之間沒有區別。沒有統一的敘事,只有戰爭。
所以不,這行不通,錯誤,享樂主義的自我滿足。這就是米歇爾·福柯的本質。這為什麼會錯呢?為什麼人們不能隨心所欲地和任何人一起做自己想做的任何事情?因為這會迅速自我毀滅。這不是一個可持續的遊戲。如果這一切都只關乎你和你的任性,我可不想和你在一起,而這對你也不會有好處。這行不通。權力,這真正是後現代主義者所歸結的,嗯,你會怎麼說,轉向馬克思的誘惑。這一切都關乎權力。首先,如果你相信這一點,那大概就是一種自白。其次,不,它不是。試試去奴役你的妻子,看看這對你有多好。試試奴役你自己,看看你有多成功。權力並不是遊戲。好吧,那麼遊戲是什麼?故事是什麼?我早前提到過,自願的自我犧牲。
對,你把自己奉獻出來,服務於某種更高的事物。這是社會的基礎。這是心理穩定的基礎。基督教的堅持是這是世界的基礎。我再問你一次,因為我想弄清楚。你相信的是哪位神?我認為說基督是先知和律法的具現化,我認為這是真的。這很複雜,非常,非常複雜,但我認為這是真的。那麼你相信耶穌是神嗎?是的。我認為如果你理解這意味著什麼,那是無可置疑的。我會給你一個簡短的解釋。
基督承擔了世界的罪孽。這意味著所有存在的問題都是祂的問題。對,好的,那麼這裡的想法是,假設這一點與然後實際上開始解決這些問題之間沒有區別。並且,最能解決人類問題的與神性之間也沒有區別。這是同一件事情。我看不出還能有其他的可能,因為相反的假設是,你會通過避開那些困難和可怕的事物來最佳適應你的生活。而沒有人相信這一點。因此,這種痛苦的模式是自願的自我犧牲問題達到其極限。痛苦的模式是自願面對並接納你所發生的一切,無論那是什麼。這是一件可怕的事情,要求或努力去承擔。但讓我們看看另一種選擇,就是讓心靈縮小,嗯,縮小的精神就是神聖的。這就像,我不這麼認為。這真是不可思議。無限制勇氣的精神?這對於定義什麼構成神聖來說是一個不錯的開始。最高的可能價值。你的上帝、宗教的信仰是否受到過動搖?哦,是的。絕對的。持續不斷。在過去一年半到兩年中,你經歷了特別艱難的時期,失去了你生命中那些基礎性的人。塔米也是。哦,是的。嗯,我在極度的痛苦中度過了三年。
對,我經歷了三年,這三年中我生命中的每一分鐘都比我之前任何一分鐘都要糟糕。那是可怕的。我失去信心了嗎?受到質疑、挑戰嗎?絕對是的。毫無疑問。這變得荒謬。實在是太荒謬了。我的妻子在奮鬥,我的女兒生病。我身邊的事情以50種不同的方式崩潰。我的確感到非常痛苦。真是可怕。我每天走12英里,因為我無法坐下。我這樣做了好幾個月。不論冬天、雨天,每當有人願意和我一起走動,我就感到非常痛苦。是的,我的確思考過,這種絕望,甚至都不是因為疼痛,而是我處於如此糟糕的狀態,我感到自己成為了周圍每個人的負擔,而這只會變得更糟。
我想,這有什麼意義呢?這可能有什麼重要性呢?是的,每個人的信仰都受到挑戰。我是說,基督本人在十字架上向上帝絕望地呼喊。而這個故事如果沒有這一部分就不會那麼令人信服。就像如果你要活著,你就會被推到你的極限,對吧?如果你要活著。但誰知道當你被推到極限時你會發現什麼呢?在那一刻,我知道,我和伴侶在一起已經有一段時間了,我真的認為我寧願我自己死,也不願伴侶死。而你當時正陪伴著塔米,當她與健康作斗爭,這是我之前從未聽你談過的事情。她正在垂死掙扎。這對你來說比自己的痛苦和掙扎更難接受嗎?我認為一般來說,如果你愛一個人,看到他們受苦比自己受苦更糟糕。當你有孩子的時候你肯定會理解這一點。這一切都發生在你生活中同樣的那幾年裡。你知道,人們總是尋找積極的一面,有什麼嗎?我們都活著。我家人過得很好。我的冒險在擴展。生活不公平,是吧?看起來並不太公平。因為,這是你故事的結局。至於冒險是否公平,我不知道。我甚至不知道這是否是我們所渴望的。這是我在寫這本書時更加深刻地理解到的事情。我們是為了什麼而存在?我們是為了最大的挑戰而存在。而這不是我們在現代世界中如何看待自己的方式。我們把自己看作是為了快樂而生,為了消費,或為了安全,或者可能是為了自私的自我擴張與名聲。這些,看吧,很多,所有這些事情講起來都比沒有要好,假設如此。你知道,我認為安德魯·泰特在年輕男性中如此受歡迎的部分原因是,作為一個成功的敗類總比毫無用處的乞討者要好。說真的。我的意思是,說真的。但這就是為什麼故事中的惡棍往往比懦夫更令人欽佩,對吧?至少惡棍在外面做著惡棍的事情,你知道,但至少他是有意義的。好吧,他不是,至少惡棍是有意義的。惡棍至少有一種追尋,你知道,一個堅定的惡棍是可以學習的。這也是另一個事情。那麼,我們是為了什麼而生?我認為我們是為了最大的挑戰而生的。這是更有趣的。我是說,我在1985年左右發現,謊言是極權主義國家的產物。我真的明白了。我一直在讀索爾仁尼琴和卡爾·榮格。我一直在讀很多書。我對此著迷。我想,哦,我知道了,地獄是謊言的統治。那麼你該怎麼辦呢?好吧,你停止說謊。這就是你所做的。這意味著你在自己的生活中這樣做。你只需停止,練習停止。你練習不去做你知道不該做的事情。你練習注意自己的言辭,看看是否可靠並讓你感到自信,而不是感到虛弱,對吧?你放棄對控制和權力的短期渴望,理解到沒有任何事情能比你說出真相時所發生的更好,對吧?無論那在你看來有多令人失望。這是一件奇怪的事情,但我無法想像會有其他方式,因為你必須假設你會通過說謊來與生命、自然、社會、上帝以及自己保持一致。沒有人相信那個。你可能會認為你可以逃脫。那完全不同,對吧?但沒有人相信那個。那麼,這會造成什麼後果呢?我認為這會造成的後果就是亞伯拉罕所經歷的事情。你的生活就會這樣。它會不斷地打開,打開,打開,然後再打開。我認為這沒有任何限制。這是極其娛樂性的,令人無法承受的娛樂性。這就是你想要的生活。你希望生活是令人無法承受的娛樂性。而且有趣的是,當你看到人們去看電影時,我的意思是,詹姆斯·邦德,對吧?那是令人無法承受的娛樂生活。而這就是人們進入劇院時想要看到的,因為這是他們所想要的。也許所有的悲傷和災難都是其中的一部分,因為否則這一切就沒有任何光榮可言。為什麼這樣會如此打動你?因為生活的幅度非常廣闊。你知道,山峰和谷底之間的距離非常遙遠。我不知道,也許當你向上攀登時,你對山峰和谷底之間深淵的理解也在增加。因為你可能會認為,成功後你會更快樂。首先,我不確定成功和快樂是同一回事。我也不確定我們渴望它們成為同一回事。當人們說他們想要幸福時,我甚至不知道他們的意思。如果你深入調查一下,技術上你會發現人們所說的他們想要幸福的真正意思是他們不想要受苦。這與你可能想到的熱情的快樂不同,你知道,這是孩子笑聲的一部分。你想要的是什麼?你想要一直在笑嗎?那是你的意思嗎?嗯,不,不是我的意思。那麼,你是什麼意思?你意思是和一塊餅乾七個鐘頭的滿足感嗎?不,這不是我的意思。好吧,你到底是什麼意思呢?嗯,我不知道。樣子是,是的,你不知道。部分的意思是你不想要毫無意義的痛苦。說得好,你知道,說得好,但這並不意味著快樂是你的目標。這很好。我不認為這是你的目標。
我不認為如果那是你的目標,你的播客會成功。我認為你早就會在瑣碎的淺灘上沉沒。我是這麼認為的。不過,有些事情你正在做是有效的。你處理這種情況的方式有某種廣泛的吸引力。你在你的播客中所表現出來的某種原型模式,因為否則它不會有現在這樣的效果。這是真的。我同意。我不知道那是什麼,但因為……嗯,你知道一些。我們談過一些。你說你可以理解一些原則的輪廓。你可能在這個過程中發現了一些,而不是一開始就把它們放置好。這似乎是有效的。所以這是一個發現一條道路的過程。那麼作為一個播客,我認為你直到原則被實驗之前,都不會真正理解你的原則。尤其是當它們從雙方都受到考驗時。所以這邊的人叫你要這樣做,那邊的人卻狂喊著叫你要那樣做,你面臨著一個決策。當我剛開始做播客的時候,並沒有任何人叫喊。當時沒有人在那裡,對吧?對的。然而在旅程的某個時候,你會感受到巨大的壓力。是的。那麼你也會被迫做出決定。是的。那麼你也會進入一種情況,開始擔心你的聲譽,當沒有人知道你是誰的時候,你就不需要擔心這個。而擔心你的聲譽是非常危險的。一旦你開始擔心作為播客主持人的聲譽,你就會失敗。因為那樣你就不再有趣了。你會停止冒險。是的。那麼隨之而來的另一個問題出現了,來自這一邊和那一邊的人都在對你叫喊。那么,你怎麼知道什麼是正確的呢?其實這不是……部分是通過傾聽,因為你想要關注你的觀眾。但如果你正確地做你正在做的事情, 會有一些東西在指引你,這與喧鬧無關。是的。這挺有趣的,因為實際上它與我們今天談到的一些原則有關。這是我學到的一件事:良好的關係、良好的友誼以及與我妻子的良好關係,實際上是我能夠在面對來自兩側的尖叫時導航的基礎。是的。為什麼?因為它使我根植於……這就像是一種錨,讓我知道我實際上是誰,無論人群的影響。人群告訴你你是誰。是的。這是一個很好的分散身份的例子。是的。總之,這裡面不可能存在任何根本的分離。是的。當你說你經歷過那樣的事,那就是給你……這是你基礎的一部分。就像,是的,這不會讓你變得卑微。而且很高興的是,正如你所說,當我走出這個世界時,每個人對我都非常友善。只是如果你在互聯網上待得太久,人們會從兩側對你尖叫。他們說:”這樣做更好。這樣做。穿著像首席執行官。這是《首席執行官的日記》。我們希望有更多這樣的嘉賓。我們應該談論這個政治。特朗普,卡馬拉,特朗普。” 在這中間,你心裡想,”該死。” 這時你必須花一些時間去真正調整自己,想:”我到底是誰?我為什麼要這樣做?我的原則是什麼?” 無論我選擇或信仰什麼原則,注定會有痛苦和犧牲。並且也會有偉大的冒險。而且有一件事是我真的很喜歡的,出於某種奇怪的原因,無論如何,這就是我總有一天會死的這個知識。這為什麼會有幫助?這是一個好問題。為什麼會有幫助?這有幫助是因為我認為它讓我聚焦於事實上重要的事情,以一種我不容易保持的方式。它告訴我,”好吧,如果我總有一天要死,那麼實際上這個人對我尖叫著要我更像這樣,顯然不重要。” 在我的其他優先事項的背景下,這顯然不重要。那麼,或許死亡恰恰使事物變得有意義。稀缺總是使某樣東西的價值。對,沒錯。我們談論的是一種最終的稀缺性。你可以問自己……你可以問自己的基本問題之一是:”真實的本質是什麼?” 我認為死亡使事物變得真實。我同意。是的。這就是為什麼這是重要的……我不知道,這似乎是一個奇怪的事情,但它提醒我什麼是瑣碎的,什麼不是,在有限的資源、時間和注意力背景下, 我所能投入的,無視於我有時將資源投入的瑣事,承認這一點其實是愚蠢的。你怎麼選擇你的嘉賓?出於好奇。是的。這是……我選擇那些我想和他們交談的人。就像,”我想聽聽那個人有什麼要說的。” 是的。而且這是我正在學習的一部分。所以通常當我看到你寫了一本名為《與神摔跤的人》的書時。那就是 “以色列” 的字面意思,對吧?這就是 “以色列” 的意思。是的,我明白。這是上帝選擇的人。以色列。我不知道這個。是的。但我覺得這是一個我好奇的主題。因此我想和喬丹交談,看看他能否幫我填補我大腦中與此相關的主題拼圖。我會成長。我可能很快會有孩子。每當我的孩子出生時,我都會對育兒感到好奇,我會和你知道的,能幫助我的嘉賓交談。這就是我的框架。它在我仍然喜歡這個過程方面是有效的。那麼,沒有理由。當我在台上授課時,我正在進行一段旅程。這是一段真正的旅程。不是演戲。
像是,在我上台之前,我會問自己一個問題。這是一個我想知道答案但卻沒有的問題。然後我上了台,努力朝著答案前進。人們也隨之而來,我想要去那裡,他們也想來。這是一個不錯的交易。做播客的時候,如果是真誠地進行,就像是,我想和這個人交談。這樣的想法真是很美好。朝著答案前進。是的。我甚至不確定答案是什麼,但,隨著你接近它,這個答案會變化。朝著答案前進。對。問題和答案在你的探索過程中會改變,這沒關係,這很好。我們之前觸及了這個話題,但這是我想談的事情,因為這個播客的一個主題通常是悲傷。我讀到你在六個月內失去了兩位父母。那一刻教會你什麼關於優先事項、生活、以及重要的事情?你能傳遞給我的有什麼重要的事?
事物的存在時間遠比你想象的要短。因此,你應該意識到這一點,不要視為理所當然。不,我不認為我把我的父母視為理所當然。那麼,我的做法是完美的嗎?我們也不會做到完美,但我做得還不錯。當我的妻子家庭經歷了母親的去世時,我學到了這一點。在那個時候,我的妻子、她的兄弟姐妹和父親之間的關係更緊密了。這真的就像傷口在癒合,你知道嗎?所以我看到了這一點,我看到這樣的情況行得通。舉個例子,Tammy和她的哥哥之間的關係比她父親去世之前更為緊密。所以我們這一年失去了她的父親和我的父親、母親。這並不是說她的哥哥替代了她的父親,而是說她與哥哥之間的關係有更多的潛力可以利用。因此,當她的父親去世後,擴展她和哥哥之間關係的可能性擺在了桌面上。我也與我的姐姐和哥哥做了同樣的事情。這是有幫助的,非常有幫助。因此,即使在悲傷中,機會無處不在,始終存在機會。你的父親教會你的一個教訓是什麼?注意。他很擅長這一點,他非常擅長教導這一點。在我父親身邊不注意是不明智的。我不會形容他是個容易相處的人。他的標準很高,而且相當不寬容。而我不知道,你會原諒你所愛的人沒有做到他們所有能做到的事情嗎?這是一個艱難的問題。沒關係,親愛的。就像,現在是這樣嗎?我認為我們的文化中有很多這樣的情況。沒關係。我喜歡你,就這樣。你原諒他了嗎?是的,我不認為他們…
我和我父親的分歧早在很久之前就解決了。你知道,當我離開家時,我們的關係在我13歲到我離開之前算是有些緊張。他經歷了一段相當嚴重的抑鬱,這在我的家族中並不罕見。這使得理解他比以前更難。這也使得如果家庭中出現一些事件,它們的反響可能會比以往更大。這讓我感到困惑。我稍後理解了為什麼會這樣,不久之後, 這也不是在我離開家後很長時間。不,我不會說我們有未解決的問題。那麼你母親呢?她教會了你什麼?我母親很棒。她留給你的教訓是什麼?
我母親是一個非常好客的人。在舊約中的記載中,待客之道是一個基本美德。她非常擅長讓人們感到受歡迎。那一天,我母親去世的時候,我幾乎整天都在想她,心中浮現出許多回憶。我意識到我母親的事情是,我對她沒有任何消極的記憶。認識一個人62年,這真是一件非凡的事情。我真的對我母親沒有任何消極的記憶。我不記得她有過任何不當行為。她是一個好人,我的母親。我總是能讓她笑。她有著非常好的幽默感。我非常感激這一點。儘管她是一個非常和藹可親的人,也是一個非常女性化的人,但她也很堅強。她並不是那種任人擺布的類型。她有著強烈的保護本能,但她希望自己的孩子能變得獨立的願望絕對超過了這一點。
喬丹,我們這個播客有一個結尾傳統,最後一位嘉賓給下一位嘉賓留下問題,卻不知道自己在為誰留下問題。給你的問題是,你感到最被誤解的地方是什麼?我不知道自己是不是被誤解。我認為不喜歡我的人,有些人把我和他們想像中的某個虛構角色搞混了。不喜歡我的人,有些人是了解我的。他們只是對他們所了解的東西不喜歡,他們不喜歡這所隱含的東西。因此,這對我來說沒有問題。我不會說自己感到被誤解。我沒有什麼可抱怨的。那些一直在傾聽我的人,他們了解我。就我所能看出來的,這對他們來說是非常好的。而這對我來說也是無比令人滿足的。你一定也有這種感受。我是指你的播客對大眾產生了很大的影響。我想是對人們有正面影響的。沒有比這更好的了,看到自己所做的事情能有這樣普遍的積極作用。這真是太好了。
這又是一個我們本質上可以說是宗教性的表現。我知道,雅各·威林告訴過我這件事,雅各說他本可以輕易地成為一個幫派頭領,或者犯罪分子。他是一個非常強悍的戰士角色,對吧。他說當他進入軍隊後,他發現當領導一個團隊並朝著正確的方向推動人們時,沒有什麼比這更好的了。
所以這讓他豁然開朗,你知道,我的感受也正是如此。沒有比這更好的事了。因此我能做到這一點。我時時都能看到這方面的證據。無論對我有任何誤解,無論是必要的還是多餘的,都比這微不足道,以至於根本無法引起我的注意。這是一種特權,這是毫無疑問的。
喬丹,非常感謝你。這是我們共同擁有的特權,因為對我而言,這樣做是極大的特權。而且任何對他人產生正面影響的事都是你剛才所說的一切。我在你的作品中看到了這一點,但當我們有這些對話時,我也看到了,成千上萬的人宣稱你以某種積極的方式改變了他們的生活,並將他們引向更好的方向。這是不可否認的,沒有人可以質疑。正如我所說,沒有比這更大的特權了。因此,喬丹,非常感謝你撥出時間。我很感謝你。謝謝。
你說得對。再次感謝你的邀請。與你交談總是很愉快。謝謝。
這不是很酷嗎?在《CEO日記》的每一次對話結束時,你都知道,我會請嘉賓在《CEO日記》中留下問題。我們所做的就是將每一個在《CEO日記》中寫下的問題轉化為這些你可以在家玩的小對話卡。因此,你會得到每一位嘉賓的問題,而在背面,如果你掃描那個二維碼,你將能夠觀看回答那個問題的人。我們終於揭示了所有問題和回答問題的人。全新的第二版更新對話卡現在已經在 theconversationcards.com 上發售。它們已經兩次瞬間售罄。所以如果你有興趣獲得一些限量版的對話卡,我真的非常建議你迅速行動。
[音樂]
From ‘make your bed’ to ‘stand up straight’, Jordan Peterson returns with some more radical rules to revolutionise love, sex, and marriage
Dr Jordan Peterson is a world-renowned former Professor of Psychology at the University of Toronto, and co-founder of the online education platform Peterson Academy. He is the author of bestselling books such as, ‘12 Rules for Life: An Antidote to Chaos’ and ‘We Who Wrestle With God: Perceptions of the Divine’.
In this conversation, Dr Jordan and Steven discuss topics such as, the hidden dangers of pornography, how to overcome loneliness, the real reason divorces happen, and why society has become sexless.
00:00 Intro
02:14 How Have You Managed to Be So Successful?
07:32 What Did You Want to Be When You Were Growing Up?
08:44 Why Was Being Born in Stanford Hospital Relevant to Your Story?
15:25 Self-Awareness as an Entrepreneur
17:36 Should Everyone Try to Be an Entrepreneur?
25:42 How Do I Know If My Business Is Good or Not?
37:04 What Was LinkedIn Like When It First Started?
39:07 Why Were There So Many Successful People from the PayPal Mafia?
42:21 The Importance of Sales
49:09 How Important Is Hiring in Business?
55:14 What Are the Different Types of Entrepreneurs?
57:40 Elon Musk’s Approach to Business
1:03:14 Work-Life Balance in Startups
1:08:22 Stepping Back as CEO of LinkedIn
1:12:15 How Does Life Change When You Become a Billionaire?
1:13:55 Political Stance as a Billionaire
1:18:09 Trump’s Redeeming Qualities
1:22:30 The Shift Towards Freedom of Speech
1:24:59 Freedom of Speech Explained
1:33:01 What Do You Think Social Media Will Become in the Next Decade?
1:38:55 How Should the Average Person Be Approaching AI?
1:41:10 Is the Gloom Around AI Warranted?
1:51:20 What Should the Everyday Person Be Doing with AI?
1:59:37 How Do We Learn About AI?
2:01:19 Your Early Investment in OpenAI
2:02:43 How Important Is Networking?
2:03:28 Underappreciated Qualities of a Good Entrepreneur
2:06:55 The Qualities You Look For in an Entrepreneur
2:16:19 What Is Happiness to You?
2:20:06 Marriage and Entrepreneurship
2:21:53 Should All Entrepreneurs Be Moving Fast to Build a Company?
2:29:48 How Should You Be Viewing Risk?
2:32:53 How Do We Know When to Quit?
2:35:22 LinkedIn’s Deck
2:38:42 Are You Still Interested in Building Companies?
2:41:14 Are There Any Unchecked Boxes?
2:43:26 Last Guest’s Question
Follow Jordan:
Instagram – https://bit.ly/3WeVNeS
Twitter – https://bit.ly/429DFXn
Website – https://bit.ly/4fNbWiF
You can purchase Jordan’s book, ‘We Who Wrestle With God’, here: https://g2ul0.app.link/7BvitOAI2Pb
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://g2ul0.app.link/DOACBook
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
PerfectTed – https://www.perfectted.com with code DIARY40 for 40% off
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices