Moment 151: Neuroscientist Reveals The 3 Things You Need To Do For A Fulfilling Life: Tali Sharot

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:07 You know, when you started studying neuroscience and psychology, were there some like fundamentals
0:00:12 about the nature of life and the nature of human beings that I’m sure there’s so many
0:00:17 of them, but were there any like real fundamentals that were debunked or reversed as it relates
0:00:21 to your own personal perspective, whether it’s about personal responsibility or about,
0:00:25 I don’t know, agency or autonomy about how much control we have or about how much influence
0:00:29 we have over our happiness? Were there anything foundational that had a real impact on your
0:00:32 personal life?
0:00:36 You know, there’s one thing that recently is just, it’s just something that I recently
0:00:42 changed my mind on. And that was actually while writing the current book that I’m writing,
0:00:47 which I’m writing together with Cass Sinestein, who is the co-offer of Nudge. And it was actually
0:00:53 in fact about happiness. Because, and I remember this clearly, I was in a workshop at the LSC
0:00:57 and they did a survey, they asked, “Who thinks that happiness is the most important thing?”
0:01:03 Right? That everything you do is for happiness. And you know, everyone had to stand on a scale.
0:01:06 If you think like, it’s all about happiness, stand here. And if you think it’s not at all,
0:01:11 stand here. And I was standing here. I was thinking anything that we do, we do for happiness
0:01:17 and that all that matters. And while writing this book actually, we both came to the conclusion
0:01:25 and for me it was a change of mind, that happiness is actually one of three factors that matter.
0:01:30 So one is happiness. The second is meaning. A lot of things you do because it gives you
0:01:36 meaning and it doesn’t necessarily give you happiness. Sometimes the two go hand in hand.
0:01:42 But sometimes it doesn’t. So you could do work that’s meaningful and it doesn’t necessarily
0:01:45 give you happiness and sometimes it does. And then there’s a third factor that’s also
0:01:51 really interesting, which is called the psychological rich life, which is basically variety. A lot
0:01:57 of people just do things for diversity, for variety, to try a lot of different things.
0:02:01 And again, sometimes it goes hand in hand with meaning and happiness, but sometimes
0:02:07 it doesn’t. And that kind of explains why many times we make choices that we understand
0:02:11 is not necessarily going to gain us more happiness, but it will gain us some other thing. One
0:02:19 of these two other things that together, I think, is what brings a good life. And that
0:02:25 is something I think I changed my mind on, that we’re not actually motivated for happiness.
0:02:30 Probably defined as a good feeling, kind of joy.
0:02:35 Why variety? Why do humans care about having variety in their life?
0:02:38 I mean, there’s kind of the unconscious evolutionary reason.
0:02:40 Give me that one.
0:02:48 So I think it’s exploration, right? To move forward, both as an individual and as a society,
0:02:53 we have to explore a lot of different things. Some of these things are not necessarily going
0:02:57 to give you happiness immediately or for you at all. But a lot of times, if you explore
0:03:02 a lot of things, you will find something that is going to be very important, maybe for yourself,
0:03:09 maybe for our species. I always give kind of the really simple example of our ancestors
0:03:15 leaving Africa to explore the rest of the world, right? They had, I mean, why would
0:03:20 they do that? Either they thought there was something better for them to find, right? And
0:03:25 it was probably very hard to do. But that’s just kind of an example of exploration, right?
0:03:31 You’re trying different things. And I can see it in my own life, right? I often do something
0:03:35 and then I kind of, okay, I had enough with this, let’s try something else. And so variety
0:03:41 is kind of a factor that I’m trying to maximize. It’s kind of a balance, right? It’s exploration
0:03:45 and exploitation, right? So you need to do a little bit of exploitation because you found
0:03:49 something that works and something that you’re good at, you don’t want to just leave it be.
0:03:54 But on the other hand, if you just stick with one thing, you may be missing a whole other,
0:03:55 a lot of different things.
0:03:59 It’s like farming and hunting. It’s like the analogy from that book, Who Moved My Cheese.
0:04:04 When I think about variety, my brain was going, well, I know some people that get so caught
0:04:09 up in their comfort zones that they never go exploring. And so the thought that we’d
0:04:16 be motivated or fulfilled by variety, by new things, by adventure, seems to sit in conflict
0:04:21 with a lot of people that I know that are like stuck in a situation and maybe not happy,
0:04:27 but they’re more comfortable in the known than they are leaving that place and venturing
0:04:28 out.
0:04:33 Right, because exploration is risky, because there’s uncertainty. You don’t know what’s
0:04:37 going to happen. Risk means that there’s a high likelihood of both good and bad and
0:04:39 you just don’t know where it’s going to go.
0:04:44 And so that can cause fear. Uncertainty is a state that usually people don’t like and
0:04:50 don’t enjoy. And that’s definitely something that keeps you in place. And in fact, one
0:04:55 of the kind of points that we make is that it seems that people are not making enough
0:05:02 change in their life. That a lot of times, if people think about changing something in
0:05:06 their life, maybe it’s a relationship, maybe it’s a profession, it could be something stupid
0:05:12 like the color of your hair or something like that. There is a great fun little study that
0:05:18 was conducted by the free economic Stephen Levite. What he did, he wanted to see if on
0:05:22 average making a change, when you think you might want to make a change, this is not just
0:05:26 like, “Oh, I think you should get divorced when you’re not even thinking about it.” But
0:05:31 when you’re thinking about a specific change, on average, are you more likely to be happy
0:05:37 if you go ahead with a change or not. And this is a tricky thing to study because normally
0:05:41 you could say, “Well, let’s test people. Let’s ask them how happy they are before and
0:05:45 after they decide to make a change, after they made a change. And then also let’s do
0:05:48 the same for people who didn’t make a change and see who’s happier.” That’s not going
0:05:53 to work because people who go on and make a change, they probably had more reason to
0:05:59 do it. So it’s not kind of a good experimental design. So he wanted to randomize whether
0:06:04 people are going to make changes or not. So what he did is, he had people go online and
0:06:07 he asked them, “Are you thinking about a change?” And it could be small and it could
0:06:13 be big. And they said what the change was. And then he had them flip a virtual coin.
0:06:21 So heads, you go with a change, you take the new job. Tails, you don’t. The likelihood
0:06:28 that people would change if they got the heads, the change, was 25% more than the people who
0:06:32 didn’t. So basically, people were thinking about a change, they did it, they flipped
0:06:35 the coin, if they got the change, they’re more likely to have a change. And indeed,
0:06:41 people who went actually and committed and did the change were happier than people who
0:06:45 didn’t. So that kind of suggests that we’re probably not making enough changes than we
0:06:50 should be. Potentially because it’s scary, right? Trying something new is scary and sometimes
0:06:51 it’s not going to work.
0:06:56 I think that’s so much in friends of mine and lots of DMs from young people who are
0:07:01 in a situation where they’re, it’s certain, but it’s miserable. And they have a potential
0:07:08 option to go through that dark chasm to this potentially better place, but they’re choosing
0:07:11 to stay in that certain miserable situation, whether it’s a relationship, a job, whatever
0:07:19 it might be. And I’ve always felt that our relationship with uncertainty has a huge sway
0:07:23 on our overall outcomes. And what I mean by that is people who are okay with jumping into
0:07:28 that sort of dark hole where there isn’t certainty about their outcomes and just persisting
0:07:33 because they’d rather not be in certain misery, end up having better lives, but I don’t know
0:07:36 how to get people to have a better relationship with uncertainty. I mean, that’s a compelling
0:07:40 argument I can say to them, but you know, just stats and facts, because I’ve read your
0:07:46 books, aren’t enough. There needs to be some kind of emotional pitch to them to get them
0:07:51 to dive nose first into uncertainty. Any advice?
0:07:54 Yeah, that’s a really good question. First of all, I mean, you’re absolutely right. There’s
0:07:59 individual differences on how comfortable we are with uncertainty and how comfortable
0:08:09 we are with taking risks. So I think probably it would be something like, to some extent,
0:08:15 helping them through the change. So it might be difficult to change people’s relationship
0:08:20 with uncertainty in a global, general way, but perhaps every single time when there’s
0:08:27 a specific issue in front of them of what they want to change, kind of like helping them
0:08:34 along the way with that change, holding their hand and so to speak, is probably the only
0:08:40 thing that you could do, to be like, I’m here for you, whether it’s a friend or a mentor.
0:08:44 Well, in their mind in that moment, the thing that’s causing the resistance, you describe
0:08:49 it as fear, right? So what’s the opposite of fear? Is it hope?
0:08:57 You know, it’s not an opposite. But I think it is something that will be likely to drive
0:09:04 you to take that step. And it’s not so much just hope, it’s optimism, which kind of takes
0:09:08 us to some of my research. So, okay, what’s the difference between hope and optimism?
0:09:15 So hope is you want something to happen in the future, right? I want to get that job.
0:09:23 I want to find that relationship. Optimism is believing that I’m likely to get that job.
0:09:29 I’m likely to find that wonderful relationship. And it’s absolutely true that if you’re optimistic,
0:09:35 you think this is going to go somewhere good, then you’re more likely to go ahead and try
0:09:41 that, which makes sense, right? Because my expectation is going to change my actions.
0:09:45 And my actions is going to change my outcomes, right? Because if I think, well, I am going
0:09:51 to try for this competition, because I think I’m likely to get something, then I go ahead
0:09:56 and I try. If I think, well, there’s no chance I don’t try. And so, of course, I’m not going
0:10:01 to get it. So it’s a bit of a self-fulfilling optimism.
0:10:04 And so then the question becomes, if I go back to your question, then the question becomes,
0:10:10 well, how do I enhance optimism, right? So there’s actually, and it’s a good idea, because
0:10:13 enhancing optimism will cause you to take more risk.
0:10:18 I want to know how to enhance optimism in all of my team members, in all of my companies.
0:10:26 So there’s a few ways to do it. One way is a sense of control. We are more optimistic
0:10:31 about things that we believe we have control over, because we do think that when we have
0:10:36 control, that means we can steer the wheel in the right direction, right?
0:10:41 And so if we can cause people to get a sense that they have control, and if it’s about
0:10:47 your team, as for example, let’s say there’s a project that you want someone to work on,
0:10:53 so you can just tell them to do that project, or you can have them choose to do that project,
0:10:59 right? And you can guide them to the choice that you think is correct. But if they believe
0:11:03 that they made the choice, that enhances a sense of agency, enhances the change of the
0:11:09 sense of control, and they become more committed to that option. So you can give them, oh,
0:11:13 well, there’s two options, two projects you can work on, which one do you prefer? And again,
0:11:17 you can frame it in a way that maybe perhaps will make them more likely to choose one over
0:11:21 the other. But once they made the choice, it’s amazing, we’ve done studies on this,
0:11:26 where we give people options. For example, going on holiday, do you want to go to France
0:11:32 or Rome, right? Thailand or Hawaii? If they make a choice, there are two things that are
0:11:36 exactly, they want it the same. They really want to go to Hawaii, they really want to
0:11:41 go to Florida. But once they make a choice, seconds after making a choice, they now believe
0:11:45 that Hawaii is much better than they did just a few seconds ago before making a choice,
0:11:50 and that Florida is not that great, right? Because once you make a choice, immediately,
0:11:56 your preferences change, you rationalize why that choice was great, and now you’re more
0:12:01 committed to it. So that’s true for holidays, but it can be true for work as well, right?
0:12:05 Should I go work on Project A or B? If I make the choice, I become more committed to it,
0:12:08 and it doesn’t work if someone else makes a choice for you. If someone else wants a
0:12:13 choice for you, don’t get into this rationalization mode, where you have to rationalize your choice
0:12:18 because it wasn’t your choice. And once I feel I have control, then kind of that also
0:12:23 enhances my expectations of how good it’s going to be.
0:12:28 But it also boosts your happiness, right? Because I read about the study in care homes
0:12:31 where they had an agency floor and the other floor where people didn’t feel like they had
0:12:35 a lot of agency and choice over their lives, and there was a pretty significant impact
0:12:37 on levels of happiness, right?
0:12:40 Yes. So what they did is they gave them some plans. Is that the study?
0:12:41 Yeah, yeah, that one.
0:12:48 Yes, absolutely. So when we feel we have control, we have agency that enhances well-being. When
0:12:53 we feel our agency has been restricted, that causes anxiety, right? And this is one of the
0:12:58 reasons that people are quite anxious on planes. It’s not just because we fear the worse, but
0:13:03 because we have no control at all, right? No control about when are we going to get there?
0:13:07 What are we going to eat, right? And that causes a lot of anxiety. So by enhancing agency
0:13:13 and control, you are lifting people’s well-being, happiness, and reducing stress and anxiety.
0:13:18 Yeah, and that study with the plants, it works with kids as well, right? You can give kids
0:13:23 some plants to take care of, or have kids make their own salads. They’ll be more likely
0:13:26 to eat it. So that’s just a few examples.
0:13:29 (upbeat music)
0:13:32 (upbeat music)
Bạn biết không, khi bạn bắt đầu học thần kinh học và tâm lý học, có phải có những điều gì đó như là những nguyên tắc cơ bản về bản chất của cuộc sống và bản chất của con người mà tôi chắc chắn có rất nhiều, nhưng có phải có bất kỳ nguyên tắc nào đó thực sự bị bác bỏ hoặc đảo lộn liên quan đến quan điểm cá nhân của chính bạn, bất kể đó là về trách nhiệm cá nhân hay về, tôi không biết, quyền lực hay sự tự chủ về mức độ kiểm soát mà chúng ta có hoặc về mức độ ảnh hưởng mà chúng ta có đối với hạnh phúc của mình không? Có điều gì đó nền tảng có ảnh hưởng thực sự đến cuộc sống cá nhân của bạn không?
Bạn biết không, có một điều mà gần đây tôi vừa thay đổi suy nghĩ. Và thực sự điều này xảy ra trong khi tôi đang viết cuốn sách hiện tại mà tôi đang viết, cuốn sách mà tôi viết cùng với Cass Sunstein, người là đồng tác giả của cuốn “Nudge”. Và thực ra, điều đó liên quan đến hạnh phúc. Bởi vì, và tôi nhớ rất rõ, tôi đã tham gia một buổi workshop tại LSE và họ đã thực hiện một cuộc khảo sát, họ hỏi, “Ai nghĩ rằng hạnh phúc là điều quan trọng nhất?” Đúng không? Rằng mọi điều bạn làm đều vì hạnh phúc. Và bạn biết đấy, mọi người đều phải đứng trên một thang đo. Nếu bạn nghĩ rằng, mọi thứ đều về hạnh phúc, hãy đứng ở đây. Và nếu bạn nghĩ rằng không phải như vậy, hãy đứng ở đây. Và tôi đã đứng ở đây. Tôi nghĩ bất cứ điều gì chúng ta làm, chúng ta làm vì hạnh phúc và đó là điều duy nhất quan trọng. Và trong khi viết cuốn sách này, thực tế là cả hai chúng tôi đã đi đến kết luận và đối với tôi đó là một sự thay đổi suy nghĩ, rằng hạnh phúc thực sự chỉ là một trong ba yếu tố quan trọng. Vậy một yếu tố là hạnh phúc. Yếu tố thứ hai là ý nghĩa. Nhiều điều bạn làm vì nó mang lại cho bạn ý nghĩa và nó không nhất thiết phải mang lại cho bạn hạnh phúc. Đôi khi cả hai đi đôi với nhau. Nhưng đôi khi thì không. Vì vậy, bạn có thể làm công việc có ý nghĩa và nó không nhất thiết phải mang lại cho bạn hạnh phúc và đôi khi thì có. Và sau đó có một yếu tố thứ ba cũng rất thú vị, được gọi là cuộc sống phong phú về tâm lý, mà cơ bản là sự đa dạng. Nhiều người chỉ làm những điều vì sự đa dạng, vì nhiều thứ khác nhau, để thử nghiệm nhiều điều khác nhau. Và một lần nữa, đôi khi điều này đi đôi với ý nghĩa và hạnh phúc, nhưng đôi khi thì không. Và điều đó giải thích tại sao nhiều lần chúng ta đưa ra những lựa chọn mà chúng ta hiểu rằng không nhất thiết sẽ mang lại cho chúng ta nhiều hạnh phúc hơn, mà nó sẽ mang lại cho chúng ta một điều gì đó khác. Một trong hai điều khác này cộng lại, tôi nghĩ, là những gì mang lại cuộc sống tốt đẹp. Và đó là điều mà tôi nghĩ tôi đã thay đổi suy nghĩ, rằng chúng ta thực sự không được thúc đẩy bởi hạnh phúc. Có lẽ được định nghĩa như một cảm giác tốt, kiểu niềm vui.
Tại sao sự đa dạng? Tại sao con người lại quan tâm đến việc có sự đa dạng trong cuộc sống của họ?
Ý tôi là, có lý do vô thức về mặt tiến hóa.
Cho tôi cái đó.
Vì vậy, tôi nghĩ đó là sự khám phá, đúng không? Để tiến lên, cả như một cá nhân và như một xã hội, chúng ta phải khám phá rất nhiều điều khác nhau. Một số điều này không nhất thiết sẽ mang lại cho bạn hạnh phúc ngay lập tức hoặc cho bạn chút nào cả. Nhưng nhiều lần, nếu bạn khám phá nhiều thứ, bạn sẽ tìm thấy một điều gì đó rất quan trọng, có thể cho chính bạn, có thể cho loài của chúng ta. Tôi luôn đưa ra ví dụ rất đơn giản về tổ tiên của chúng ta rời châu Phi để khám phá phần còn lại của thế giới, đúng không? Họ đã có, ý tôi là, tại sao họ lại làm điều đó? Hoặc là họ nghĩ có điều gì đó tốt hơn đang chờ họ, đúng không? Và có lẽ việc đó rất khó khăn để thực hiện. Nhưng đó chỉ là một ví dụ về sự khám phá, đúng không? Bạn đang thử nghiệm những điều khác nhau. Và tôi có thể thấy điều đó trong cuộc sống của chính mình, đúng không? Tôi thường làm một điều gì đó và sau đó tôi nghĩ, được rồi, tôi đã đủ với điều này, hãy thử điều gì đó khác. Và vì vậy, sự đa dạng là một yếu tố mà tôi đang cố gắng tối ưu hóa. Nó như một sự cân bằng, đúng không? Nó là sự khám phá và khai thác, đúng không? Bạn cần phải thực hiện một ít khai thác vì bạn đã tìm thấy điều gì đó hiệu quả và điều gì đó mà bạn giỏi, bạn không muốn chỉ để yên cho nó. Nhưng mặt khác, nếu bạn chỉ bám vào một điều, bạn có thể bỏ lỡ rất nhiều điều khác.
Nó giống như nông nghiệp và săn bắn. Nó giống như phép ẩn dụ từ cuốn sách đó, “Ai đã di chuyển phô mai của tôi”. Khi tôi nghĩ về sự đa dạng, tôi nhận thấy có những người bạn mà quá mải mê trong những khu vực thoải mái của họ đến mức họ không bao giờ đi khám phá. Và vì vậy, suy nghĩ rằng chúng ta sẽ được thúc đẩy hoặc cảm thấy viên mãn bởi sự đa dạng, bởi những điều mới, bởi cuộc phiêu lưu, dường như xung đột với nhiều người mà tôi biết đang bị mắc kẹt trong một tình huống và có thể không hạnh phúc, nhưng họ cảm thấy thoải mái hơn trong cái mình biết hơn là rời khỏi nơi đó và dấn thân ra ngoài.
Đúng vậy, vì sự khám phá có rủi ro, vì có sự không chắc chắn. Bạn không biết điều gì sẽ xảy ra. Rủi ro có nghĩa là có khả năng cao về cả tốt và xấu và bạn chỉ không biết nó sẽ đi đâu.
Và vì vậy điều đó có thể gây ra sự sợ hãi. Sự không chắc chắn là một trạng thái mà thường thì mọi người không thích và không tận hưởng. Và đó chắc chắn là điều giữ bạn ở lại. Và thực tế, một trong những điểm mà chúng tôi đưa ra là dường như mọi người không thay đổi đủ trong cuộc sống của họ. Rằng nhiều lần, nếu mọi người nghĩ về việc thay đổi điều gì đó trong cuộc sống của họ, có thể đó là một mối quan hệ, có thể đó là một nghề nghiệp, nó có thể là một điều gì đó ngu ngốc như màu tóc của bạn hoặc một điều gì đó như vậy. Có một nghiên cứu thú vị được thực hiện bởi nhà kinh tế học tự do Stephen Levitt. Ông đã làm, ông muốn xem xem trung bình việc thực hiện một thay đổi, khi bạn nghĩ bạn có thể muốn thay đổi, không phải chỉ đơn giản là, “Ồ, tôi nghĩ bạn nên ly hôn khi mà bạn không thậm chí nghĩ về điều đó.” Nhưng khi bạn đang nghĩ về một thay đổi cụ thể, trung bình, bạn có khả năng hạnh phúc hơn nếu bạn tiến hành thực hiện một thay đổi hay không. Và đây là một điều khó để nghiên cứu vì thường bạn có thể nói, “Chà, hãy kiểm tra mọi người. Hãy hỏi họ họ hạnh phúc ra sao trước và sau khi họ quyết định thực hiện một thay đổi, sau khi họ đã thực hiện một thay đổi.”
Dịch đoạn văn sau sang tiếng Việt:
“Và sau đó cũng hãy làm điều tương tự với những người không thay đổi và xem ai hạnh phúc hơn.” Điều đó sẽ không khả thi vì những người quyết định thay đổi có lẽ có nhiều lý do hơn để làm điều đó. Vì vậy, đó không phải là một thiết kế thí nghiệm tốt. Ông ấy muốn ngẫu nhiên hóa việc xem liệu mọi người có thực hiện thay đổi hay không. Vì vậy, những gì ông ấy làm là, ông ấy đã cho mọi người lên mạng và hỏi họ, “Bạn có đang suy nghĩ về một thay đổi nào không?” Và nó có thể là nhỏ hoặc lớn. Họ đã nói ra những thay đổi đó. Sau đó ông ấy đã bảo họ tung một đồng xu ảo. Nếu xuất hiện mặt sấp, bạn sẽ thực hiện thay đổi, bạn sẽ nhận công việc mới. Nếu xuất hiện mặt ngửa, bạn sẽ không thực hiện. Khả năng mà mọi người thay đổi nếu họ tung ra được mặt sấp là 25% cao hơn so với những người không thay đổi. Vì vậy, về cơ bản, những người đang nghĩ đến một sự thay đổi, họ đã làm điều đó, họ tung đồng xu, nếu họ được thay đổi, họ có khả năng cao hơn để thực hiện thay đổi. Và thực tế, những người đã quyết tâm và thực hiện thay đổi thì hạnh phúc hơn những người không làm như vậy. Điều đó cho thấy chúng ta có thể không thực hiện đủ thay đổi như chúng ta nên làm. Có thể vì điều đó đáng sợ, đúng không? Thử một cái gì đó mới thật đáng sợ và đôi khi nó sẽ không thành công.
Tôi nghĩ rằng điều đó thực sự đúng với bạn bè của tôi và nhiều tin nhắn trực tiếp từ những người trẻ tuổi đang ở trong hoàn cảnh mà họ, mặc dù chắc chắn, nhưng lại rất khổ sở. Và họ có một lựa chọn tiềm năng để vượt qua cái hố đen đó đến một nơi tốt hơn, nhưng họ chọn ở lại trong tình huống khổ sở đó, dù đó là một mối quan hệ, một công việc, hoặc bất cứ điều gì. Và tôi luôn cảm thấy rằng mối quan hệ của chúng ta với sự không chắc chắn có tác động lớn đến kết quả chung của chúng ta. Ý tôi là, những người chấp nhận nhảy vào cái hố tối tăm mà không có sự chắc chắn về kết quả của họ và cứ kiên trì vì họ thích không ở trong tình cảnh khổ sở chắc chắn, cuối cùng có cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng tôi không biết làm thế nào để giúp mọi người có mối quan hệ tốt hơn với sự không chắc chắn. Ý tôi là, đó là một lập luận hấp dẫn mà tôi có thể nói với họ, nhưng bạn biết đấy, chỉ có số liệu và sự thật, vì tôi đã đọc sách của bạn, thì không đủ. Cần có một cái gì đó về cảm xúc để khiến họ nhảy vào sự không chắc chắn. Có lời khuyên nào không?
Vâng, đó là một câu hỏi thực sự tốt. Trước hết, bạn hoàn toàn đúng. Có sự khác biệt cá nhân về mức độ chúng ta cảm thấy thoải mái với sự không chắc chắn và chấp nhận rủi ro. Vì vậy, tôi nghĩ có thể sẽ là một cái gì đó, đến một mức độ nào đó, giúp họ vượt qua sự thay đổi. Rất có thể sẽ khó thay đổi mối quan hệ của mọi người với sự không chắc chắn một cách chung chung, nhưng có thể mỗi lần có một vấn đề cụ thể trước mặt họ về những gì họ muốn thay đổi, kiểu như giúp họ trong suốt quá trình thay đổi đó, có thể là nắm tay họ và nói theo cách nào đó, có thể là điều tốt nhất mà bạn có thể làm, để thể hiện rằng, “Tôi ở đây vì bạn”, dù đó là một người bạn hay người cố vấn.
Vậy, trong tâm trí của họ tại thời điểm đó, điều gây ra sự kháng cự, bạn mô tả đó là nỗi sợ, đúng không? Vậy điều gì là ngược lại với nỗi sợ? Có phải là hy vọng không?
Bạn biết đấy, nó không phải là điều ngược lại. Nhưng tôi nghĩ đó là một điều gì đó sẽ có khả năng thúc đẩy bạn tiến bước. Và không chỉ đơn thuần là hy vọng, mà là sự lạc quan, điều này đưa chúng ta đến một số nghiên cứu của tôi. Vậy, được rồi, sự khác biệt giữa hy vọng và lạc quan là gì? Hy vọng là bạn muốn điều gì đó xảy ra trong tương lai, đúng không? Tôi muốn có được công việc đó. Tôi muốn tìm thấy mối quan hệ đó. Sự lạc quan là tin rằng tôi có khả năng để nhận được công việc đó. Tôi có khả năng tìm thấy mối quan hệ tuyệt vời đó. Và hoàn toàn đúng rằng nếu bạn lạc quan, bạn nghĩ rằng điều này sẽ đi đến đâu đó tốt đẹp, thì bạn có khả năng hơn để thực hiện điều đó, điều này thật hợp lý, đúng không? Bởi vì kỳ vọng của tôi sẽ thay đổi hành động của tôi. Và hành động của tôi sẽ thay đổi kết quả của tôi, đúng không? Bởi vì nếu tôi nghĩ, “Được, tôi sẽ cố gắng cho cuộc thi này, vì tôi nghĩ tôi có khả năng để nhận được điều gì đó”, thì tôi sẽ tiến hành và cố gắng. Nếu tôi nghĩ, “Chà, không có cơ hội, tôi sẽ không cố gắng”. Và vì vậy, dĩ nhiên, tôi sẽ không có được điều đó. Vì vậy, đó là sự lạc quan tự hoàn thành.
Và do đó câu hỏi trở thành, nếu tôi quay trở lại câu hỏi của bạn, thì câu hỏi trở thành, “Chà, làm thế nào để tôi tăng cường sự lạc quan, đúng không?” Thực tế thì có một số ý tưởng tốt, bởi vì việc tăng cường sự lạc quan sẽ khiến bạn chấp nhận rủi ro nhiều hơn.
Tôi muốn biết làm thế nào để tăng cường sự lạc quan trong tất cả các thành viên trong đội ngũ của tôi, trong tất cả các công ty của tôi. Có một vài cách để làm điều đó. Một cách là tạo ra cảm giác kiểm soát. Chúng ta cảm thấy lạc quan hơn về những điều mà chúng ta tin rằng chúng ta có thể kiểm soát, vì chúng ta thực sự nghĩ rằng khi chúng ta có kiểm soát, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể điều khiển bánh lái theo hướng đúng, đúng không?
Và nếu chúng ta có thể khiến mọi người cảm thấy rằng họ có quyền tự quyết, và nếu đó là về đội của bạn, ví dụ, hãy giả sử có một dự án mà bạn muốn ai đó làm, bạn có thể chỉ bảo họ làm dự án đó, hoặc bạn có thể để họ lựa chọn làm dự án đó, đúng không? Và bạn có thể dẫn dắt họ đến sự lựa chọn mà bạn nghĩ là đúng. Nhưng nếu họ tin rằng họ đã đưa ra sự lựa chọn, điều đó sẽ nâng cao cảm giác về quyền tự quyết, nâng cao khả năng kiểm soát, và họ sẽ cam kết nhiều hơn vào lựa chọn đó. Vì vậy, bạn có thể đưa ra cho họ, “Ồ, có hai lựa chọn, hai dự án mà bạn có thể làm, bạn thích cái nào hơn?” Và một lần nữa, bạn có thể định khung nó theo cách mà có thể khiến họ có khả năng chọn một trong hai hơn cái kia. Nhưng khi họ đã đưa ra sự lựa chọn, thật tuyệt vời, chúng tôi đã tiến hành những nghiên cứu này, nơi chúng tôi đưa ra cho mọi người các lựa chọn. Ví dụ, đi nghỉ, bạn có muốn đi Pháp hay Rome, đúng không? Thái Lan hay Hawaii? Nếu họ đưa ra một sự lựa chọn, có hai điều mà họ hoàn toàn muốn như nhau. Họ thực sự muốn đi Hawaii, họ thực sự muốn đi Florida.
Nhưng một khi họ đã đưa ra lựa chọn, chỉ vài giây sau khi đưa ra lựa chọn, họ sẽ bắt đầu tin rằng Hawaii tốt hơn rất nhiều so với những gì họ nghĩ chỉ vài giây trước đó, và Florida thì không tuyệt vời như họ nghĩ, đúng không? Bởi vì ngay khi bạn đưa ra lựa chọn, lập tức, sở thích của bạn thay đổi, bạn giải thích tại sao lựa chọn đó lại tuyệt vời, và bây giờ bạn trở nên cam kết hơn với nó. Điều này đúng cho kỳ nghỉ, nhưng cũng có thể đúng cho công việc, đúng không? Tôi nên đi làm dự án A hay B? Nếu tôi đưa ra lựa chọn, tôi trở nên cam kết hơn với nó, và điều đó không hiệu quả nếu ai đó đưa ra lựa chọn cho bạn. Nếu ai đó muốn đưa ra lựa chọn cho bạn, đừng rơi vào trạng thái phải biện minh cho lựa chọn của bạn vì đó không phải là lựa chọn của bạn. Và một khi tôi cảm thấy mình kiểm soát được, thì điều đó cũng nâng cao kỳ vọng của tôi về việc điều đó sẽ tốt như thế nào.
Nhưng nó cũng cải thiện hạnh phúc của bạn, đúng không? Bởi vì tôi đã đọc về nghiên cứu ở các viện chăm sóc, nơi họ có một tầng cho những người có quyền quyết định và tầng khác nơi mọi người không cảm thấy mình có nhiều quyền tự quyết và lựa chọn trong cuộc sống, và có một tác động khá đáng kể đến mức độ hạnh phúc, đúng không?
Đúng vậy. Vậy những gì họ đã làm là họ đưa cho họ một số kế hoạch. Đó có phải là nghiên cứu không?
Vâng, đúng đó.
Đúng, chắc chắn rồi. Khi chúng ta cảm thấy mình kiểm soát được, chúng ta có quyền tự quyết, điều đó nâng cao sự hạnh phúc. Khi chúng ta cảm thấy quyền tự quyết của mình bị hạn chế, điều đó gây ra lo âu, đúng không? Và đây là một trong những lý do mà nhiều người lại cảm thấy lo lắng khi đi máy bay. Không chỉ vì chúng ta sợ điều tồi tệ nhất, mà còn vì chúng ta hoàn toàn không có quyền kiểm soát, đúng không? Không có quyền kiểm soát về thời điểm chúng ta sẽ đến nơi? Chúng ta sẽ ăn gì, đúng không? Và điều đó gây ra rất nhiều lo âu. Vì vậy, bằng cách nâng cao quyền tự quyết và kiểm soát, bạn đang nâng cao sự hạnh phúc, hạnh phúc của mọi người, và giảm căng thẳng cũng như lo âu.
Vâng, và nghiên cứu với những cây cảnh đó cũng có hiệu quả với trẻ em, đúng không? Bạn có thể cho trẻ em một số cây để chăm sóc, hoặc để trẻ tự làm salad của mình. Chúng sẽ có khả năng ăn salad đó cao hơn. Đó chỉ là một vài ví dụ.
你知道的,當你開始學習神經科學和心理學時,有沒有一些關於生命的本質和人類本質的基本觀念?我相信這些觀念有很多,但是否有一些在你個人觀點上被推翻或顛倒的基本觀念,不論是關於個人責任還是關於,我不知道,行動能力或自主性,關於我們有多少控制權,或是我們對幸福有多少影響?是否有什麼基礎性的觀念對你的個人生活產生了實質影響?
你知道,最近有一件事是我最近改變了想法的。這其實是在寫我目前的書時發生的,這本書是跟卡斯·西內斯坦共同撰寫的,他是《推動》的共同作者。實際上這本書是關於幸福的。因為,我清楚地記得,我在倫敦政治經濟學院(LSC)參加了一個工作坊,他們做了一個調查,問道:「誰認為幸福是最重要的事情?」對嗎?也就是說,我們所做的一切都是為了幸福。你知道的,每個人都必須站在一個尺度上。如果你認為一切都是關於幸福的,就要站在這裡。如果你認為完全不是,就要站在那裡。我當時站在這裡。我在想我們所做的任何事情,都是為了幸福,這一切都是重要的。而在寫這本書的過程中,我們兩者都得出了結論,對我來說這是一個思維上的改變,那就是幸福其實只是三個重要因素之一。因此,一個是幸福,第二個是意義。你所做的很多事情是因為它給你帶來意義,而不必然給你帶來幸福。有時這兩者是相輔相成的,但有時卻不是。因此,你可以做一些有意義的工作,但不一定讓你感到幸福,有時卻讓你感到幸福。然後還有第三個因素,也是非常有趣的,叫做心理上豐富的生活,基本上就是多樣性。很多人只是為了多樣性而做事情,嘗試很多不同的事情。同樣地,有時這與意義和幸福相輔相成,但有時卻不相干。這部分解釋了為何許多時候我們做出選擇,即便我們明白這不一定會讓我們獲得更多幸福,但卻會讓我們獲得其他東西。我認為這兩者加起來,正是帶來美好生活的因素。而這正是我改變想法的部分,我們實際上並不是被幸福驅動的。幸福可能被定義為一種良好的感覺,一種快樂。
為什麼多樣性?為什麼人類會在意生活中的多樣性?我認為這有一種無意識的進化理由。
給我講講那個理由。
我認為這是探索,對吧?無論是作為個體還是作為社會,我們都需要探索很多不同的事物。其中一些事物不一定會立即帶給你幸福,或者對你而言根本不會帶來幸福。但很多時候,如果你探索很多事情,你會發現某些東西會變得非常重要,可能對你自己,可能對我們整個物種。我總是舉一個非常簡單的例子,就是我們的祖先離開非洲去探索世界的其他部分,對吧?他們為什麼會這樣做?要麼是他們認為有什麼更好的東西可以找到,對吧?而這可能是非常困難的。但這只是探索的一個例子,對吧?你在嘗試不同的事情。我能看到我自己生活中的變化,對吧?我經常做某件事情,然後想,好的,我對這件事已經夠了,讓我們試試其他的。因此,多樣性是我嘗試最大化的一個因素。這是一種平衡,對吧?是探索和利用。因此,你需要做一些利用,因為你發現了一些有效的東西,並且你擅長的東西,你不想就這麼放著不管。但另一方面,如果你堅持做一件事情,你可能會錯過很多其他的東西。
就像農業和狩獵。這就像那本書《把我的奶酪搬走了》的類比。當我想到多樣性時,我的腦海中浮現出,我知道有些人太陷入他們的舒適區,以至於他們從來不去探索。因此,認為我們會因為多樣性、新事物和冒險而被激勵或得以滿足,似乎與我認識的許多人處於困境且可能不快樂,但他們卻比起離開該處來冒險更願意待在熟悉的地方,這是一種矛盾。
沒錯,因為探索是有風險的,因為存在不確定性。你不知道會發生什麼。風險意味著良好和壞的結果都有很高的可能性,而你只是不知道它會走向哪裡。
這樣會引發恐懼。不確定性通常是人們不喜歡也不享受的狀態。這的確是一種會讓你保持原地不動的情況。事實上,我們提出的觀點之一是,人們似乎在生活中並沒有進行足夠的改變。許多時候,如果人們想要改變生活中的某些東西,可能是人際關係、職業,甚至可能是一些無關緊要的事情,比如髮色或其他類似的東西。有一項有趣的研究是由自由經濟學家史蒂芬·勒維特所做的。他想看看,當你認為可能想進行一些改變時,這不僅僅是像「哦,我認為你應該離婚,儘管你根本不想。」但在你考慮進行某個特定改變時,平均而言,若你推進這個改變,你會更有可能感到快樂嗎?這是一個棘手的研究,因為通常你可以說,「那就讓我們測試一下這些人吧。讓他們告訴我們在決定做出改變之前和之後自己有多快樂。」
然後我們也來對那些沒有做出改變的人做同樣的事,看看誰更幸福。這樣做是不會有效的,因為那些去做出改變的人,可能有更多的理由去這樣做。所以這並不是一個好的實驗設計。因此他想要隨機決定人們是否要進行改變。他所做的是,讓人們上網,問他們:「你在考慮改變嗎?」這可能是小改變也可能是大改變。然後他們說出了改變的內容。接著,他讓他們擲一個虛擬的硬幣。正面,你就接受改變,去接受新工作;反面,你不這麼做。如果人們擲到正面會改變的可能性,比那些沒有擲到的多出25%。所以基本上,人們在考慮改變的時候,他們會這樣做,然後擲硬幣,如果擲到了改變,他們就更有可能去做出改變。而且,事實上,去實際改變的人比那些不改變的人更幸福。因此,這暗示我們可能沒有做出足夠的改變。可能是因為這是可怕的,對吧?嘗試一些新的事物是可怕的,有時候不會成功。
我在身邊的朋友和很多來自年輕人的私信中看到了這一點,他們處於一種確定但卻痛苦的情況。他們有潛在的選擇,可以穿過那個黑暗的深淵到達一個可能更好的地方,但他們卻選擇留在那個確定的痛苦情況中,不管是感情、工作,無論是什麼。我一直覺得,我們與不確定性的關係對我們的整體結果有很大的影響。我所說的是,那些願意跳進那種沒有結果不確定的黑暗洞穴中,並且堅持下去的人,因為他們寧願不待在那種確定的痛苦中,最終會擁有更好的人生,但我不知道如何讓人們與不確定性建立更好的關係。我是說,這是我可以對他們說的一個有說服力的論點,但你知道,僅僅是統計和事實,因為我讀了你的書,並不夠。他們需要某種情感上的推動,讓他們勇敢地潛入不確定性裡。你有什麼建議嗎?
好的,這是一個非常好的問題。首先,我的確是對的。每個人在面對不確定性和承擔風險方面的舒適度是有所不同的。所以,我想這可能會是一種程度上的幫助他們度過變化的過程。因此,改變人們對不確定性的看法可能不容易,但也許每次面對他們想要改變的具體問題時,通過幫助他們的方式,舉個例子,像是在手邊陪伴他們,無論是朋友還是導師,這可能是你能做的唯一事情。
那麼,在他們的心中,造成抵抗的因素,正如你所描述的,是恐懼,對嗎?恐懼的相對面是什麼?是希望嗎?
你知道,這並不算是相對面。但我認為這是一個很可能推動你採取那一步的東西。而這不僅僅是希望,還包含了樂觀,這部分與我的一些研究有關。所以,好吧,希望和樂觀之間的區別是什麼?希望是你想要某件事情在未來發生,對吧?我想要得到那份工作。我想要找到那段感情。樂觀則是相信我很可能會得到那份工作。我很可能會找到那段美好的感情。確實,如果你充滿樂觀,認為這會朝著好的方向發展,那麼你更有可能去嘗試。這是有道理的,對吧?因為我的期望會改變我的行動。我行動的結果會改變我的結果。因為如果我覺得,我會嘗試這次比賽,因為我認為我有可能獲得一些東西,然後我就會去嘗試。如果我覺得,根本沒有機會,那我就不會去嘗試。所以,當然,我就不會得到它。所以這有點像是一種自我實現的樂觀。
那麼,問題就變成了,如果我回到你的問題上,那麼問題就變成了,如何增強樂觀呢?事實上,這是一個好主意,因為增強樂觀會讓你更願意冒險。
我想知道如何提高我所有團隊成員的樂觀情緒,在我所有的公司中。這有幾種方法可以做到。首先是一種控制感。我們對自己認為可以控制的事情更有樂觀情緒,因為我們確實認為當我們有控制權時,這意味著我們可以把方向引向正確的位置,對吧?
如果我們讓人們感受到他們有控制感,那麼如果是關於你的團隊,舉例來說,假設有一個專案讓某人去工作,那麼你可以只是告訴他們去做這個專案,或者你可以讓他們選擇去做這個專案。你可以引導他們選擇你認為正確的選擇。但如果他們覺得自己做了選擇,這就增強了主動性和控制感,他們會對那個選項更加承諾。所以你可以給他們兩個選擇,讓他們決定他們喜歡哪一個。然後,你可以以某種方式提出這個選擇,可能會使他們更有可能選擇其中一個而不是另一個。但一旦他們做了選擇,這是驚人的,我們對此做過研究,比如說我們給人們選擇。舉例來說,去假期旅行,你想去法國還是羅馬,對吧?泰國還是夏威夷?如果他們做了選擇,實際上有兩件事情是完全一樣的。
但一旦他們做出選擇,立即在做出選擇的幾秒鐘後,他們相信夏威夷比幾秒鐘前的看法好得多,而佛羅里達就沒有那麼好了,對吧?因為一旦你做出選擇,你的偏好會立即改變,你會為這個選擇辯護,解釋為什麼這個選擇是好的,而此時你對這個選擇的承諾也會增強。所以這對假期是如此,同樣也可以適用於工作,對吧?我應該去做A項目還是B項目?如果我做了選擇,我會變得更加投入,而如果由其他人為你做了選擇,那就行不通。如果其他人想為你做選擇,不要進入這種需要辯護自己選擇的模式,因為那不是你的選擇。而一旦我感覺自己有控制權,那麼這也會提高我對於這件事會有多好的一種期待。
但這也會提升你的幸福感,對吧?因為我讀過一項關於護理院的研究,其中有一層樓的居民感覺有較多的自主權,而另一層樓的居民則感覺對自己的生活沒有太多的主導權,結果在幸福感的水準上有相當顯著的影響,對吧?
是的。他們所做的是給他們一些計畫。這就是那項研究嗎?
對,對,就是那個。
是的,絕對正確。所以當我們感到自己有控制權時,我們的自主性會提高幸福感。當我們感覺自己的自主性受到限制時,就會引發焦慮,對吧?這也是為什麼人們在飛機上常常感到相當焦慮的原因之一。這不僅僅是因為我們害怕最糟的結果,而是因為我們完全沒有控制權,對吧?我們無法控制何時能到達?我們將吃什麼,對吧?這會引發很多焦慮。因此,增強自主性和控制權,可以提升人們的福祉、幸福感,並減少壓力和焦慮。
是啊,那項有關植物的研究,對孩子們也有效,對吧?你可以讓孩子們照顧一些植物,或者讓孩子們自己做沙拉。他們會更有可能去吃。所以這只是一些例子。

In this moment, neuroscientist, Professor Tali Sharot, discusses why happiness is not the most important thing in life, and actually it is just 1 of 3 critical factors for a complete life. Most people think that the meaning of life for humans is to try and find the maximum amount of happiness, however this just factor one. Tali says that the second factor is meaning. Often in your life you do a task not because it will give you happiness but because it gives you a sense of completeness that comes from meaning. Finally, Tali says that we need what is called a ‘psychological rich life’, which is basically a varied life. She says that this diversity in life is absolutely crucial as humans have evolved to have a desire to explore and face uncertainty.

Listen to the full episode here –

Apple – https://g2ul0.app.link/UxbjZ8pxAHb

Spotify – https://g2ul0.app.link/gfyuxwlxAHb

Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos

Tali:

https://affectivebrain.com/?page_id=161

You can pre-order Dr. Sharot’s new book, ‘Look Again: The Power of Noticing What was Always There’, here: https://amzn.to/3SEbVp5

Leave a Comment