AI transcript
0:00:03 You said there’s two types of effective training.
0:00:07 One of them is hypertrophy.
0:00:08 Very good.
0:00:10 And the other one is periodization.
0:00:18 So periodization is the scientifically based organization of any kind of training that you want.
0:00:21 Hypertrophy training is a type of training.
0:00:22 It’s just muscle growth training.
0:00:27 It’s like a fancy science word for just getting more jacked, putting on muscle.
0:00:30 That’s the technical definition of hypertrophy.
0:00:35 And when you train for hypertrophy, you can do it kind of like by feel and more or less at random.
0:00:37 And you’ll get pretty good results in most cases.
0:00:40 But to get your best results, you want that training to be periodized.
0:00:47 Periodization is the scientific approach to how to organize your training to get sort of roughly three things.
0:00:50 Some of these are a bit more for athletes and not regular people.
0:00:52 Get the best results that you can.
0:00:55 Peak at an appropriate time, abs for summer.
0:00:58 And minimize injury risk.
0:01:07 And taking all the science that we know, that plan that you’ve made because you did it in an evidence-based fashion, that is now what is considered a periodized plan.
0:01:10 So that’s how those two concepts relate to each other.
0:01:14 What do I need to know about hypertrophy in order to be able to achieve it?
0:01:15 Is there anything really foundational?
0:01:18 Because I think everyone wants a bit of muscle growth.
0:01:21 I think I spend too long in the gym.
0:01:23 I think I could be much more efficient when I’m training.
0:01:31 What would you recommend that I start thinking about as foundational principles when it comes to hypertrophy muscle growth?
0:01:33 One is specificity.
0:01:41 It’s the most important principle in all of sport training and exercise science is, what am I here for?
0:01:41 What do I want?
0:01:47 Because you can do a bunch of exercises in the gym and you’re like, that was great.
0:01:48 And someone’s like, are you getting the results you like?
0:01:50 And you’re like, well, what I want is a bigger bicep.
0:01:52 Like how many bicep exercises do you do?
0:01:54 Like, I think upright rows, maybe.
0:01:56 So I want a bigger bicep.
0:01:59 If we just focus on me getting Stephen Bartlett a bigger left bicep.
0:02:05 So specificity is telling yourself, okay, I want bigger biceps and whatever X, Y, Z other muscles.
0:02:13 Then we move in to the principle of overload, which means you have to challenge yourself.
0:02:23 If most of your sets, someone else watching them can’t tell if you’re warming up or doing what’s called a working set, like a real set, you have a problem.
0:02:33 So towards the end of all of your sets, either the weights are slowing down or even if it’s the same speed, to you, they feel perceptively harder.
0:02:39 You know, you do this, this, this, and in a couple of reps, you’re like, that’s what you want.
0:02:42 Every real working set should be challenging.
0:02:47 You should be approaching every real set with just a teeny, teeny dose of trepidation.
0:02:49 Like, oh boy, here we go.
0:02:51 I’m going to have to try.
0:02:53 Once you have that.
0:02:56 And a set is a group of repetitions.
0:02:56 Correct.
0:02:59 So if I do 10 repetitions, that’s one set.
0:02:59 One set.
0:02:59 Yeah.
0:03:03 And so your sets have to be sufficiently heavy.
0:03:13 Anything between roughly five reps per set and 30 reps per set where the last few reps are getting close to you not being able to use good technique and lift the weights.
0:03:14 Check plus.
0:03:18 So there’s not a set, a perfect amount of repetitions to do.
0:03:19 There is.
0:03:21 It’s a trade secret, and I’d have to say it off camera to you.
0:03:22 Okay.
0:03:22 NDA to sign.
0:03:23 Okay, we’re off camera.
0:03:24 All right, great.
0:03:25 So it’s 17.
0:03:31 So there’s just tons of tons of contextual nuance kind of stuff.
0:03:35 Some people, some of their muscles will seem to respond better to sets of five to 10.
0:03:42 Other folks, even the same person could have muscles in their body that really respond better to sets of 20 to 30 and everything in between.
0:03:52 But generally, you get in the exercise science data, you’ll have a group of people training for sets of roughly five reps and another group training for sets of roughly 30 reps.
0:04:02 And their change in muscle growth over 8, 12, 16 weeks is statistically undifferentiable, which means if I delabel the groups and you don’t know which one’s which, you can’t actually tell me who trained with higher reps or lower reps.
0:04:04 For muscle growth, it’s roughly the same.
0:04:06 And that’s so crazy.
0:04:07 We’re using the same weight.
0:04:08 I’m guessing.
0:04:09 No, different weights.
0:04:13 A weight that is challenging for five reps is much heavier than a weight that is challenging for 30.
0:04:13 Okay.
0:04:15 So I do wonder this all the time when I go to the gym.
0:04:22 I wonder if I should be doing, I don’t know, 30 reps of 10 kg on my bicep or I should be doing 10 reps of 20 kg.
0:04:23 They’re both right answers.
0:04:24 No wrong answers there.
0:04:34 And they both have the same chance of growing my muscles as long as the strain that I experience subjectively is difficult at the end of those sets.
0:04:34 Okay.
0:04:35 Interesting.
0:04:38 Which is really good news because that’s like another thing you don’t have to worry about.
0:04:43 Which means at home I can get any range of weights versus having to get really, really big ones to grow my muscles.
0:04:47 As long as they’re not so tiny that you’re on rep number 45 and you’re like, I could just do this for forever.
0:04:51 Or they’re not so enormous that you’re like, I can’t really even do two reps of this.
0:04:55 Anything between roughly five and roughly 30 reps challenging is really, really good.
0:05:02 How many sets and how often do I have to visit the gym to get this bicep to grow?
0:05:05 That answer depends on how much you’ve been doing before.
0:05:05 Okay.
0:05:18 But if you’re new to the gym, two sessions a week with two to three sets per session for your biceps is something that’s going to cause months and months and months of consistent progress.
0:05:19 Really?
0:05:20 Can you do more?
0:05:21 Yes.
0:05:23 Do you have to do as a beginner?
0:05:23 No.
0:05:29 Eventually, as a more advanced person, do you need to do more sets and perhaps more sessions to get consistently better results?
0:05:30 Yes.
0:05:37 But for beginners who haven’t been to the gym very much or at all, the minimal effective dose is profoundly small.
0:05:41 Which is why I can say things like if you work out for 20 minutes twice a week, you’re going to get great gains.
0:05:47 What if I go to the gym and I do six sets on my biceps and I just go to the gym once a week?
0:05:52 Does the distance between the workouts in a muscle group have an impact?
0:05:52 Yes.
0:05:56 Once a week training gives you good results.
0:06:01 But twice a week training for the same muscle gives you notably better results.
0:06:05 Training three times a week versus twice.
0:06:08 Training four times a week versus three times.
0:06:15 Training five times a week versus four times is an exponentially de-escalating amount of impressive differences.
0:06:18 So one time a week works.
0:06:19 It’ll get you results.
0:06:23 Two times a week gets you like one and a half times the results.
0:06:24 Like way better, better.
0:06:29 Three times a week is like another little bit more results.
0:06:29 Still notable.
0:06:34 Four times a week is like you got to be training for a while to notice the difference between three and four.
0:06:40 Four and five is contextual and nuanced and I can’t actually tell you that categorically five days a week is better than four.
0:06:44 There are some things I would have to know about your plan and everything else to make that conclusion.
0:06:46 So really I want to be aiming at twice a week per muscle group.
0:06:47 Twice is our minimum.
0:06:51 Two to four times a week is what I say is kind of the best overall recommendation per muscle group.
0:06:59 And if you train all of your muscles together at the same time, a whole body workout, which most people in the realm of just, I’m busy and I can’t train a lot.
0:07:06 It would be all of the major muscles of your body in the same session twice or three times or four times a week.
0:07:09 And that is an awesome beginner fitness plan.
0:07:14 What’s going on in my muscles that’s encouraging them and making them grow?
0:07:15 And when are they growing?
0:07:16 Is it when I go to bed at night?
0:07:19 Is it when I, do they grow the minute that I curl the dumbbell?
0:07:21 What’s actually going on?
0:07:26 Because sometimes understanding what’s actually going on inside helps me to think through and change my behavior.
0:07:27 Yeah.
0:07:41 So the primary stimulus for muscle growth is there are molecular machines in your muscles, in your muscle cells, and they are designed to detect the presence of tension.
0:07:46 And when your muscles generate tension, the molecular detector machines go, ooh, we got tension here.
0:07:52 And they start saying to other parts of the cells, like, hey, let’s get this muscle growth thing started.
0:07:52 Start it.
0:07:53 Not happening.
0:07:54 Start it.
0:07:55 It’s a stimulus of muscle growth.
0:08:00 There are a couple of other mechanisms which might slash probably have an effect.
0:08:06 And that a couple of them are metabolite sequestration, which is a very fancy way of saying the burn.
0:08:22 You know, at the end of a set, you’re like, ah, the metabolites, the byproducts of training, if they accumulate to high levels, it’s been shown in tons of animal studies and a few human studies that, like, mechanistically, they might also tell the molecular machinery that grows muscle for you.
0:08:26 Again, later, to, hey, get the muscle growth process.
0:08:27 Another one is the pump.
0:08:28 So, you know, you do a couple sets of biceps.
0:08:30 You’re like, oh, my God, what’s going on here, baby?
0:08:31 Flash it at some girl.
0:08:33 She runs away, as usual.
0:08:40 And the actual cell swelling itself might play a causal mechanistic role in generating more muscle growth.
0:08:48 But we know it’s probably at least 80% of the muscle growth anyone will see is because of those receptors for tension.
0:08:55 Muscle growth, as soon as you leave the gym, is a negative because the gym is catabolic.
0:08:57 It breaks down your muscle.
0:09:00 Actually, training breaks down more muscle than it builds.
0:09:18 However, as you go home and you start eating food, protein, carbs, fats, and you have several meals per day and you’re resting, when the food’s coming in, several hours after training begins, if you measure muscle growth consistently, which is real difficult to do, they don’t do it super often.
0:09:22 You have to keep people in the laboratory, you have to do radioactive tracers and measure all this weird stuff.
0:09:29 Every couple of hours they measure, the amount of muscle growth that’s going on in the biceps goes up and up and up and up.
0:09:35 And it usually peaks about half a day to a day and a half after you lift, depending on how hard you went.
0:09:41 If it’s a pretty easy workout, it peaks a little sooner and drops off about a day or two later.
0:09:48 If you train really crazy hard, it’ll peak like a day, day and a half later, and then half a week later, it’ll drop off back to baseline levels.
0:09:55 But it’s this really smooth curve and you’re growing muscle at every single point under that curve.
0:09:57 So when you say, is it while I’m sleeping?
0:09:57 Is it while I’m eating?
0:09:58 Is it while I’m resting?
0:10:02 The answer is all of those, except it’s not at the gym.
0:10:03 You don’t grow muscle at the gym.
0:10:05 You give yourself a signal to grow muscle at the gym.
0:10:07 And then what you do outside of the gym matters.
0:10:08 So some people train really hard.
0:10:10 They don’t eat right.
0:10:11 They don’t eat enough protein.
0:10:16 Their sleep is total, insert bad word here, and their stress levels are just totally psychotic.
0:10:22 They train hard, and then week after week after week, they’re like, I’m not seeing any results.
0:10:27 Well, the results are actually created when you’re resting, when you’re sleeping, when you’re eating nutritious food.
0:10:31 They’re stimulated in the workout, but that’s just phase one.
0:10:38 Phase two, the actual growth occurs outside of the gym, and it occurs not at any specific time point, like a magic window of two hours after the gym.
0:10:39 Like, that’s when all the growth occurs.
0:10:41 That’s actually when it just starts to go up.
0:10:43 It’s four days afterwards.
0:10:49 So if you train twice a week, you train on Monday, you’re growing a lot of muscle on Monday night, Tuesday, and Wednesday.
0:10:52 Back towards the end of Wednesday, you’re just not really growing much more muscle.
0:10:54 You go back to the gym Thursday.
0:10:55 You hit it hard again.
0:10:56 You hit that curve up.
0:10:58 By Sunday, you’re totally relaxed.
0:11:01 During Sunday, you’re not growing any muscle.
0:11:03 Your body’s really recovering a lot of that fatigue.
0:11:07 And then by Monday, you’re fresh as a pickle, and you’re ready to go at it again.
0:11:11 How long will it take me to lose the muscles that I’ve gained if I don’t go back to the gym?
0:11:13 So again, focusing on this bicep.
0:11:14 I train it.
0:11:15 I do two times a week.
0:11:16 I get it nice and big.
0:11:19 How long before it vanishes?
0:11:21 Great question.
0:11:22 Two-part answer.
0:11:29 Part one is within about two weeks of not training it,
0:11:36 the first reduction in muscle that is detectable by modern machinery occurs.
0:11:42 So if you don’t lift for two weeks and we put you in an MRI scanner or a DEXA scanner,
0:11:45 let’s say a week and a half you don’t lift, I can’t tell.
0:11:48 You’re not really losing any muscle yet.
0:11:49 You’re just going insane.
0:11:51 And so me personally, I’m like addicted to lifting.
0:11:54 So if I don’t lift for a week, I’m like, oh my God, oh my God, all my muscles gone.
0:11:59 There is some kind of intuitive truth to that because when you don’t stress your muscles,
0:12:04 when you do stress your muscles, they get a little bit inflamed and they bulge up a little
0:12:04 bit.
0:12:10 So when you’re not training for half a week to a week, your muscles look smaller, like
0:12:12 they’ve lost weight, but it’s really just all water that they lost.
0:12:16 You do one gym session thinking like, oh my God, my biceps are gone.
0:12:20 A week and a half later, you do one session at the end of that, you flex and you’re like,
0:12:22 oh my God, I’m the biggest I’ve ever been.
0:12:25 I was just delusional that whole time because that stuff comes back super quick.
0:12:29 After about two weeks of not lifting, we start to lose muscle.
0:12:33 But it happens really, really slowly and takes weeks and weeks and weeks and weeks.
0:12:39 After several months of not lifting, you’re going to look considerably smaller on your biceps,
0:12:44 but probably not as small as when you started lifting because your muscles have a certain
0:12:46 memory, if we can call it that.
0:12:46 Is that true?
0:12:47 Very true.
0:12:53 And so a lot of times when you gain an initial amount of muscle, especially if you’ve been at it for
0:12:56 years, it just never goes back to the same size as when you started.
0:13:00 It’s just always going to be bigger until you reach your 80s or something like that.
0:13:05 That being said, yes, you will notice reductions in size.
0:13:07 So two weeks is the direct answer there.
0:13:10 And it’s going to take weeks and weeks and months and months to recede.
0:13:12 However, here’s part two, and this is awesome news.
0:13:19 Because of that muscle memory situation, however long it took you to gain the muscles initially,
0:13:27 it’s going to take you an order of magnitude, a factor of 10-ish or so less time to get it back.
0:13:34 If you’ve been more jacked before, if you’ve had bigger muscles, they come back to their old size.
0:13:41 If you lifted for eight months, you got a bigger bicep, and you stopped lifting for three months.
0:13:43 And it looks about the same as when you started.
0:13:46 If you’re really careful, like, okay, it’s a little bit bigger, but really it’s just back to square one.
0:13:51 Most people think, oh, my God, another eight months just to get back to where I started?
0:13:52 Like, forget the gym.
0:14:00 The truth is after roughly about a month, maybe as little as three weeks, you’re going to have the same size biceps that you did in your peak.
0:14:09 Because the degree to which your tissue grows, if it’s been a certain size before, especially if it was notably bigger than normal,
0:14:15 and you held that around for a few months and a few years, it comes back in a way that is so fast.
0:14:22 If you experience it yourself, it’s like you don’t believe that it’s happening to you.
0:14:24 Have they been able to, like, scientifically test this?
0:14:25 Oh, yeah, all the time.
0:14:27 Yeah, retraining studies, detraining, retraining.
0:14:32 Oh, yeah, they’ve done studies where they purposefully, like, lift for a while, and they stop lifting for a long time,
0:14:34 and they see how long it takes to get back.
0:14:42 And there’s one study I’m familiar with offhand that there’s a group of people that trained consistently for multiple weeks,
0:14:46 and there’s another group of people that trained consistently for a few weeks,
0:14:51 and then took two weeks completely off in the middle, and then just started retraining again for a few weeks later.
0:14:57 Both groups had identically sized differences in muscle at the end of the study.
0:15:01 And so you’re like, okay, so that group that trained consistently never took two weeks off.
0:15:06 Could we say that they purposefully, like, dunked two weeks of their time away for nothing?
0:15:07 Uh-huh.
0:15:20 Yeah, your body goes right back into regaining old, lost muscle so rapidly that this is such great news because, look, let’s say you lifted consistently most of the year.
0:15:21 Holiday season comes up.
0:15:22 Winter holidays.
0:15:25 You’re not going to the gym as much.
0:15:26 Maybe not at all.
0:15:28 Three weeks later of no gym, you look at yourself.
0:15:34 You look a little small or kind of deflated, and you’re like, oh, my God, I’m going to have to restart all this from scratch.
0:15:35 Nope.
0:15:38 Two weeks later, you’re in the best shape of your life again.
0:15:44 If you left the gym for six months, one or two months later, you’re in the best shape of your life again.
0:15:45 That’s how rapidly it comes back.
0:15:48 So it’s really good news for anyone who hasn’t been in the gym and is feeling guilty about it.
0:15:49 Go back.
0:15:50 Get consistent again.
0:15:52 You’re just going to skyrocket.
0:00:07 One of them is hypertrophy.
0:00:08 Very good.
0:00:10 And the other one is periodization.
0:00:18 So periodization is the scientifically based organization of any kind of training that you want.
0:00:21 Hypertrophy training is a type of training.
0:00:22 It’s just muscle growth training.
0:00:27 It’s like a fancy science word for just getting more jacked, putting on muscle.
0:00:30 That’s the technical definition of hypertrophy.
0:00:35 And when you train for hypertrophy, you can do it kind of like by feel and more or less at random.
0:00:37 And you’ll get pretty good results in most cases.
0:00:40 But to get your best results, you want that training to be periodized.
0:00:47 Periodization is the scientific approach to how to organize your training to get sort of roughly three things.
0:00:50 Some of these are a bit more for athletes and not regular people.
0:00:52 Get the best results that you can.
0:00:55 Peak at an appropriate time, abs for summer.
0:00:58 And minimize injury risk.
0:01:07 And taking all the science that we know, that plan that you’ve made because you did it in an evidence-based fashion, that is now what is considered a periodized plan.
0:01:10 So that’s how those two concepts relate to each other.
0:01:14 What do I need to know about hypertrophy in order to be able to achieve it?
0:01:15 Is there anything really foundational?
0:01:18 Because I think everyone wants a bit of muscle growth.
0:01:21 I think I spend too long in the gym.
0:01:23 I think I could be much more efficient when I’m training.
0:01:31 What would you recommend that I start thinking about as foundational principles when it comes to hypertrophy muscle growth?
0:01:33 One is specificity.
0:01:41 It’s the most important principle in all of sport training and exercise science is, what am I here for?
0:01:41 What do I want?
0:01:47 Because you can do a bunch of exercises in the gym and you’re like, that was great.
0:01:48 And someone’s like, are you getting the results you like?
0:01:50 And you’re like, well, what I want is a bigger bicep.
0:01:52 Like how many bicep exercises do you do?
0:01:54 Like, I think upright rows, maybe.
0:01:56 So I want a bigger bicep.
0:01:59 If we just focus on me getting Stephen Bartlett a bigger left bicep.
0:02:05 So specificity is telling yourself, okay, I want bigger biceps and whatever X, Y, Z other muscles.
0:02:13 Then we move in to the principle of overload, which means you have to challenge yourself.
0:02:23 If most of your sets, someone else watching them can’t tell if you’re warming up or doing what’s called a working set, like a real set, you have a problem.
0:02:33 So towards the end of all of your sets, either the weights are slowing down or even if it’s the same speed, to you, they feel perceptively harder.
0:02:39 You know, you do this, this, this, and in a couple of reps, you’re like, that’s what you want.
0:02:42 Every real working set should be challenging.
0:02:47 You should be approaching every real set with just a teeny, teeny dose of trepidation.
0:02:49 Like, oh boy, here we go.
0:02:51 I’m going to have to try.
0:02:53 Once you have that.
0:02:56 And a set is a group of repetitions.
0:02:56 Correct.
0:02:59 So if I do 10 repetitions, that’s one set.
0:02:59 One set.
0:02:59 Yeah.
0:03:03 And so your sets have to be sufficiently heavy.
0:03:13 Anything between roughly five reps per set and 30 reps per set where the last few reps are getting close to you not being able to use good technique and lift the weights.
0:03:14 Check plus.
0:03:18 So there’s not a set, a perfect amount of repetitions to do.
0:03:19 There is.
0:03:21 It’s a trade secret, and I’d have to say it off camera to you.
0:03:22 Okay.
0:03:22 NDA to sign.
0:03:23 Okay, we’re off camera.
0:03:24 All right, great.
0:03:25 So it’s 17.
0:03:31 So there’s just tons of tons of contextual nuance kind of stuff.
0:03:35 Some people, some of their muscles will seem to respond better to sets of five to 10.
0:03:42 Other folks, even the same person could have muscles in their body that really respond better to sets of 20 to 30 and everything in between.
0:03:52 But generally, you get in the exercise science data, you’ll have a group of people training for sets of roughly five reps and another group training for sets of roughly 30 reps.
0:04:02 And their change in muscle growth over 8, 12, 16 weeks is statistically undifferentiable, which means if I delabel the groups and you don’t know which one’s which, you can’t actually tell me who trained with higher reps or lower reps.
0:04:04 For muscle growth, it’s roughly the same.
0:04:06 And that’s so crazy.
0:04:07 We’re using the same weight.
0:04:08 I’m guessing.
0:04:09 No, different weights.
0:04:13 A weight that is challenging for five reps is much heavier than a weight that is challenging for 30.
0:04:13 Okay.
0:04:15 So I do wonder this all the time when I go to the gym.
0:04:22 I wonder if I should be doing, I don’t know, 30 reps of 10 kg on my bicep or I should be doing 10 reps of 20 kg.
0:04:23 They’re both right answers.
0:04:24 No wrong answers there.
0:04:34 And they both have the same chance of growing my muscles as long as the strain that I experience subjectively is difficult at the end of those sets.
0:04:34 Okay.
0:04:35 Interesting.
0:04:38 Which is really good news because that’s like another thing you don’t have to worry about.
0:04:43 Which means at home I can get any range of weights versus having to get really, really big ones to grow my muscles.
0:04:47 As long as they’re not so tiny that you’re on rep number 45 and you’re like, I could just do this for forever.
0:04:51 Or they’re not so enormous that you’re like, I can’t really even do two reps of this.
0:04:55 Anything between roughly five and roughly 30 reps challenging is really, really good.
0:05:02 How many sets and how often do I have to visit the gym to get this bicep to grow?
0:05:05 That answer depends on how much you’ve been doing before.
0:05:05 Okay.
0:05:18 But if you’re new to the gym, two sessions a week with two to three sets per session for your biceps is something that’s going to cause months and months and months of consistent progress.
0:05:19 Really?
0:05:20 Can you do more?
0:05:21 Yes.
0:05:23 Do you have to do as a beginner?
0:05:23 No.
0:05:29 Eventually, as a more advanced person, do you need to do more sets and perhaps more sessions to get consistently better results?
0:05:30 Yes.
0:05:37 But for beginners who haven’t been to the gym very much or at all, the minimal effective dose is profoundly small.
0:05:41 Which is why I can say things like if you work out for 20 minutes twice a week, you’re going to get great gains.
0:05:47 What if I go to the gym and I do six sets on my biceps and I just go to the gym once a week?
0:05:52 Does the distance between the workouts in a muscle group have an impact?
0:05:52 Yes.
0:05:56 Once a week training gives you good results.
0:06:01 But twice a week training for the same muscle gives you notably better results.
0:06:05 Training three times a week versus twice.
0:06:08 Training four times a week versus three times.
0:06:15 Training five times a week versus four times is an exponentially de-escalating amount of impressive differences.
0:06:18 So one time a week works.
0:06:19 It’ll get you results.
0:06:23 Two times a week gets you like one and a half times the results.
0:06:24 Like way better, better.
0:06:29 Three times a week is like another little bit more results.
0:06:29 Still notable.
0:06:34 Four times a week is like you got to be training for a while to notice the difference between three and four.
0:06:40 Four and five is contextual and nuanced and I can’t actually tell you that categorically five days a week is better than four.
0:06:44 There are some things I would have to know about your plan and everything else to make that conclusion.
0:06:46 So really I want to be aiming at twice a week per muscle group.
0:06:47 Twice is our minimum.
0:06:51 Two to four times a week is what I say is kind of the best overall recommendation per muscle group.
0:06:59 And if you train all of your muscles together at the same time, a whole body workout, which most people in the realm of just, I’m busy and I can’t train a lot.
0:07:06 It would be all of the major muscles of your body in the same session twice or three times or four times a week.
0:07:09 And that is an awesome beginner fitness plan.
0:07:14 What’s going on in my muscles that’s encouraging them and making them grow?
0:07:15 And when are they growing?
0:07:16 Is it when I go to bed at night?
0:07:19 Is it when I, do they grow the minute that I curl the dumbbell?
0:07:21 What’s actually going on?
0:07:26 Because sometimes understanding what’s actually going on inside helps me to think through and change my behavior.
0:07:27 Yeah.
0:07:41 So the primary stimulus for muscle growth is there are molecular machines in your muscles, in your muscle cells, and they are designed to detect the presence of tension.
0:07:46 And when your muscles generate tension, the molecular detector machines go, ooh, we got tension here.
0:07:52 And they start saying to other parts of the cells, like, hey, let’s get this muscle growth thing started.
0:07:52 Start it.
0:07:53 Not happening.
0:07:54 Start it.
0:07:55 It’s a stimulus of muscle growth.
0:08:00 There are a couple of other mechanisms which might slash probably have an effect.
0:08:06 And that a couple of them are metabolite sequestration, which is a very fancy way of saying the burn.
0:08:22 You know, at the end of a set, you’re like, ah, the metabolites, the byproducts of training, if they accumulate to high levels, it’s been shown in tons of animal studies and a few human studies that, like, mechanistically, they might also tell the molecular machinery that grows muscle for you.
0:08:26 Again, later, to, hey, get the muscle growth process.
0:08:27 Another one is the pump.
0:08:28 So, you know, you do a couple sets of biceps.
0:08:30 You’re like, oh, my God, what’s going on here, baby?
0:08:31 Flash it at some girl.
0:08:33 She runs away, as usual.
0:08:40 And the actual cell swelling itself might play a causal mechanistic role in generating more muscle growth.
0:08:48 But we know it’s probably at least 80% of the muscle growth anyone will see is because of those receptors for tension.
0:08:55 Muscle growth, as soon as you leave the gym, is a negative because the gym is catabolic.
0:08:57 It breaks down your muscle.
0:09:00 Actually, training breaks down more muscle than it builds.
0:09:18 However, as you go home and you start eating food, protein, carbs, fats, and you have several meals per day and you’re resting, when the food’s coming in, several hours after training begins, if you measure muscle growth consistently, which is real difficult to do, they don’t do it super often.
0:09:22 You have to keep people in the laboratory, you have to do radioactive tracers and measure all this weird stuff.
0:09:29 Every couple of hours they measure, the amount of muscle growth that’s going on in the biceps goes up and up and up and up.
0:09:35 And it usually peaks about half a day to a day and a half after you lift, depending on how hard you went.
0:09:41 If it’s a pretty easy workout, it peaks a little sooner and drops off about a day or two later.
0:09:48 If you train really crazy hard, it’ll peak like a day, day and a half later, and then half a week later, it’ll drop off back to baseline levels.
0:09:55 But it’s this really smooth curve and you’re growing muscle at every single point under that curve.
0:09:57 So when you say, is it while I’m sleeping?
0:09:57 Is it while I’m eating?
0:09:58 Is it while I’m resting?
0:10:02 The answer is all of those, except it’s not at the gym.
0:10:03 You don’t grow muscle at the gym.
0:10:05 You give yourself a signal to grow muscle at the gym.
0:10:07 And then what you do outside of the gym matters.
0:10:08 So some people train really hard.
0:10:10 They don’t eat right.
0:10:11 They don’t eat enough protein.
0:10:16 Their sleep is total, insert bad word here, and their stress levels are just totally psychotic.
0:10:22 They train hard, and then week after week after week, they’re like, I’m not seeing any results.
0:10:27 Well, the results are actually created when you’re resting, when you’re sleeping, when you’re eating nutritious food.
0:10:31 They’re stimulated in the workout, but that’s just phase one.
0:10:38 Phase two, the actual growth occurs outside of the gym, and it occurs not at any specific time point, like a magic window of two hours after the gym.
0:10:39 Like, that’s when all the growth occurs.
0:10:41 That’s actually when it just starts to go up.
0:10:43 It’s four days afterwards.
0:10:49 So if you train twice a week, you train on Monday, you’re growing a lot of muscle on Monday night, Tuesday, and Wednesday.
0:10:52 Back towards the end of Wednesday, you’re just not really growing much more muscle.
0:10:54 You go back to the gym Thursday.
0:10:55 You hit it hard again.
0:10:56 You hit that curve up.
0:10:58 By Sunday, you’re totally relaxed.
0:11:01 During Sunday, you’re not growing any muscle.
0:11:03 Your body’s really recovering a lot of that fatigue.
0:11:07 And then by Monday, you’re fresh as a pickle, and you’re ready to go at it again.
0:11:11 How long will it take me to lose the muscles that I’ve gained if I don’t go back to the gym?
0:11:13 So again, focusing on this bicep.
0:11:14 I train it.
0:11:15 I do two times a week.
0:11:16 I get it nice and big.
0:11:19 How long before it vanishes?
0:11:21 Great question.
0:11:22 Two-part answer.
0:11:29 Part one is within about two weeks of not training it,
0:11:36 the first reduction in muscle that is detectable by modern machinery occurs.
0:11:42 So if you don’t lift for two weeks and we put you in an MRI scanner or a DEXA scanner,
0:11:45 let’s say a week and a half you don’t lift, I can’t tell.
0:11:48 You’re not really losing any muscle yet.
0:11:49 You’re just going insane.
0:11:51 And so me personally, I’m like addicted to lifting.
0:11:54 So if I don’t lift for a week, I’m like, oh my God, oh my God, all my muscles gone.
0:11:59 There is some kind of intuitive truth to that because when you don’t stress your muscles,
0:12:04 when you do stress your muscles, they get a little bit inflamed and they bulge up a little
0:12:04 bit.
0:12:10 So when you’re not training for half a week to a week, your muscles look smaller, like
0:12:12 they’ve lost weight, but it’s really just all water that they lost.
0:12:16 You do one gym session thinking like, oh my God, my biceps are gone.
0:12:20 A week and a half later, you do one session at the end of that, you flex and you’re like,
0:12:22 oh my God, I’m the biggest I’ve ever been.
0:12:25 I was just delusional that whole time because that stuff comes back super quick.
0:12:29 After about two weeks of not lifting, we start to lose muscle.
0:12:33 But it happens really, really slowly and takes weeks and weeks and weeks and weeks.
0:12:39 After several months of not lifting, you’re going to look considerably smaller on your biceps,
0:12:44 but probably not as small as when you started lifting because your muscles have a certain
0:12:46 memory, if we can call it that.
0:12:46 Is that true?
0:12:47 Very true.
0:12:53 And so a lot of times when you gain an initial amount of muscle, especially if you’ve been at it for
0:12:56 years, it just never goes back to the same size as when you started.
0:13:00 It’s just always going to be bigger until you reach your 80s or something like that.
0:13:05 That being said, yes, you will notice reductions in size.
0:13:07 So two weeks is the direct answer there.
0:13:10 And it’s going to take weeks and weeks and months and months to recede.
0:13:12 However, here’s part two, and this is awesome news.
0:13:19 Because of that muscle memory situation, however long it took you to gain the muscles initially,
0:13:27 it’s going to take you an order of magnitude, a factor of 10-ish or so less time to get it back.
0:13:34 If you’ve been more jacked before, if you’ve had bigger muscles, they come back to their old size.
0:13:41 If you lifted for eight months, you got a bigger bicep, and you stopped lifting for three months.
0:13:43 And it looks about the same as when you started.
0:13:46 If you’re really careful, like, okay, it’s a little bit bigger, but really it’s just back to square one.
0:13:51 Most people think, oh, my God, another eight months just to get back to where I started?
0:13:52 Like, forget the gym.
0:14:00 The truth is after roughly about a month, maybe as little as three weeks, you’re going to have the same size biceps that you did in your peak.
0:14:09 Because the degree to which your tissue grows, if it’s been a certain size before, especially if it was notably bigger than normal,
0:14:15 and you held that around for a few months and a few years, it comes back in a way that is so fast.
0:14:22 If you experience it yourself, it’s like you don’t believe that it’s happening to you.
0:14:24 Have they been able to, like, scientifically test this?
0:14:25 Oh, yeah, all the time.
0:14:27 Yeah, retraining studies, detraining, retraining.
0:14:32 Oh, yeah, they’ve done studies where they purposefully, like, lift for a while, and they stop lifting for a long time,
0:14:34 and they see how long it takes to get back.
0:14:42 And there’s one study I’m familiar with offhand that there’s a group of people that trained consistently for multiple weeks,
0:14:46 and there’s another group of people that trained consistently for a few weeks,
0:14:51 and then took two weeks completely off in the middle, and then just started retraining again for a few weeks later.
0:14:57 Both groups had identically sized differences in muscle at the end of the study.
0:15:01 And so you’re like, okay, so that group that trained consistently never took two weeks off.
0:15:06 Could we say that they purposefully, like, dunked two weeks of their time away for nothing?
0:15:07 Uh-huh.
0:15:20 Yeah, your body goes right back into regaining old, lost muscle so rapidly that this is such great news because, look, let’s say you lifted consistently most of the year.
0:15:21 Holiday season comes up.
0:15:22 Winter holidays.
0:15:25 You’re not going to the gym as much.
0:15:26 Maybe not at all.
0:15:28 Three weeks later of no gym, you look at yourself.
0:15:34 You look a little small or kind of deflated, and you’re like, oh, my God, I’m going to have to restart all this from scratch.
0:15:35 Nope.
0:15:38 Two weeks later, you’re in the best shape of your life again.
0:15:44 If you left the gym for six months, one or two months later, you’re in the best shape of your life again.
0:15:45 That’s how rapidly it comes back.
0:15:48 So it’s really good news for anyone who hasn’t been in the gym and is feeling guilty about it.
0:15:49 Go back.
0:15:50 Get consistent again.
0:15:52 You’re just going to skyrocket.
và khi bạn nghĩ về tất cả những điều bạn muốn đạt được, nếu chúng ta giờ cố gắng mã hóa chúng thành một loạt bài tập hoặc những lĩnh vực sức khỏe mà bạn phải nghĩ tới — mà tôi cần phải nghĩ tới — thì những điều quan trọng nhất là gì? Tôi 32 tuổi — những phần quan trọng nhất của sức khỏe mà tôi nên nghĩ tới nếu muốn đạt tất cả những điều tôi nói là gì trong thập kỷ cuối đời? Không ai trong thập kỷ cuối đời từng nói “giá mà tôi ít sức mạnh hơn” hay “giá mà tôi ít sức bền hơn”, vậy nên bạn không thể quá mạnh và bạn không thể quá có thể lực. Thời điểm duy nhất bạn nên giảm bớt việc theo đuổi những thứ đó là: một, nếu việc đó đánh đổi lấy điều gì khác, liên quan tới sức khỏe hoặc cuộc sống của bạn; và hai, nếu theo đuổi ở mức độ quá cực đoan làm tăng nguy cơ chấn thương.
Nói cách khác, liệu tôi có thể mạnh hơn hôm nay không? Có. Tôi lấy ví dụ: trong tập kháng lực (tập tạ), vùng “ngọt” để tối ưu sức mạnh thuần túy là 1–5 lần. Khi mục tiêu là tối đa hóa sức mạnh, bạn cần thúc đẩy ở mức 1, 2, 3, 4, 5 lần. Khi bắt đầu nghĩ tới phì đại (kích thước cơ), ta nghĩ 7–12 lần. Khi bắt đầu nghĩ tới sức bền cơ, ta nghĩ tới trên 15 lần. Đó là các quy luật chung của tập kháng lực. Nếu tôi muốn phát triển cơ vì mục tiêu thẩm mỹ, tôi phải nhắm trên 5 lần, thường là 10–12. Nếu chỉ thuần túy nghĩ về sức mạnh: tạ nặng hơn nhưng số lần thấp hơn. Nếu muốn sức bền cơ thì số lần cao hơn, tạ nhẹ hơn.
Chúng ta có thể đi sâu hơn, nhưng để kết luận: tại sao tôi không tập nhiều ở mức 1–5 lần? Thực tế là dạo này tôi không tập ở mức 1–5 lần. Tại sao? Vì tập ở 1–5 lần đi kèm rủi ro, đặc biệt với các bài phức hợp nặng. Vậy nên tôi chấp nhận hưởng ít lợi ích sức mạnh hơn một chút nhưng vẫn tăng sức mạnh, bằng cách tập ở mức rep cao hơn. Thông thường tôi nhắm 8–12 lần, với 1–2 lần dự trữ (reps in reserve). Nghĩa là mỗi hiệp tôi làm, tôi mong đạt tới khoảng còn cách thất bại chừng một lần — gần như thất bại hoặc chỉ còn một lần nữa là tới thất bại. Hôm nay khi tôi tập, tôi nghĩ không có hiệp nào tôi làm dưới 7 lần và không quá 12 lần, và tôi luôn điều chỉnh tạ sao cho gần đến điểm thất bại hoặc chỉ còn một lần nữa là thất bại, và tôi điều chỉnh tạ liên tục cho mỗi bài trừ một bài duy nhất là chống đẩy. Chống đẩy thiên về sức bền cơ rõ rệt, nên tôi làm nhiều rep hơn khi chống đẩy, còn hầu hết mọi thứ khác đều trong khoảng đó.
Vì thế tôi không còn tối đa hóa sức mạnh nữa vì chi phí (rủi ro chấn thương) có thể hơi cao. Tương tự, tôi không chỉ tập sức mạnh suốt ngày vì tôi cần dành thời gian cho tập sức bền và các kiểu tập khác. Tôi tập kháng lực ba lần một tuần. Còn tổng thể tôi tập hàng ngày — mỗi ngày. Tại sao? Vì cường độ buổi tập của tôi không quá cao ít nhất ba ngày một tuần. Ba ngày tập kháng lực là khá nặng vì tôi thực sự chỉ tập mỗi nhóm cơ một lần mỗi tuần, nên khi làm tôi sẽ dành khoảng 90 phút để “đánh” kỹ các nhóm cơ đó. Ba trong bốn ngày cardio của tôi là zone 2 — tức ba ngày zone 2, tôi lên xe đạp và đạp ở mức cường độ cho phép vẫn trò chuyện được (không trò chuyện thoải mái như bây giờ nhưng nói với giọng hơi gồng). Với tôi đó khoảng nhịp tim 140 nhịp/phút, và những ngày đó không gây quá nhiều hao mòn—gần như là ngày hồi phục. Rồi một ngày mỗi tuần tôi có một ngày VO2 max thật sự rất nặng, ngày đó cực kỳ khó, tiêu hao nhiều “dự trữ” năng lượng — ngày mai là ngày đó và tôi đã không mấy háo hức.
Bạn có làm cardio vào những ngày tập kháng lực không? Không, tôi không. Lịch tuần của tôi hiện là bốn ngày cardio, ba ngày kháng lực. Mùa hè sẽ thay đổi vì tôi sẽ thêm ba ngày bơi, và tôi sẽ có vài buổi bơi vào một số ngày kháng lực.
Trước khi tập kháng lực, bạn không lên stepper 20 phút hay đạp xe 20 phút chứ? Tôi không làm vậy. Có lý do cụ thể: tôi biết nhiều người làm vậy — nói “tôi sẽ khởi động một chút trên máy chạy hoặc stepper trước khi nâng tạ” — nhưng tôi có quan điểm khá rõ về cách khởi động để nâng tạ. Tôi không nghĩ đi bộ trên máy chạy, chạy bộ, hoặc lên máy leo thang, hay đạp xe là chuẩn bị tốt cho bài nâng tạ. Tôi cho rằng tốt hơn là khởi động bằng những động tác chuẩn bị cho việc nâng. Ví dụ: nếu là ngày tập chân (thứ Hai là ngày chân), tôi sẽ bắt đầu bằng loạt bài ổn định cốt lõi — làm nhiều bài kỹ thuật ổn định thần kinh-cơ động (dynamic neuromuscular stabilization) để vào các tư thế “baby” và học cách kích hoạt cơ bụng khi di chuyển trong tư thế “six-month” (một tư thế trong DNS) v.v. Sau đó tôi làm nhiều bài như 90/90 hay shin-box, tức bạn ở trên sàn ở một tư thế cụ thể; bạn có thể bắt đầu làm tĩnh (isometric) nhưng cuối cùng sẽ thực hiện với chu trình chậm gồm pha dãn (eccentric) và pha co (concentric).
cho một giai đoạn chuyển động mà kiểu như kích hoạt cơ mông, nên tôi đi qua về cơ bản là toàn bộ một chuỗi DNS,
rồi sau đó tôi chuyển sang phần chuẩn bị vận động động, tức là tôi làm nhiều động tác bật nhảy, nhiều bài di chuyển chân,
và rồi tôi bắt đầu với tạ rất nhẹ, tôi sẽ lên máy duỗi chân và làm duỗi chân rất rất nhẹ,
rồi làm gập chân rất rất nhẹ, quay về làm thêm các động tác nhảy, di chuyển và chùng chân, cứ thế qua lại — nên tôi sẽ dành
khoảng 20 phút để khởi động, nhưng khởi động được thiết kế để chuẩn bị cho việc tôi nâng tạ, trong khi nếu tôi chỉ ngồi
xe đạp và đạp loanh quanh thì điều đó thực ra không sao chép được bất kỳ chuyển động nào tôi sẽ làm khi bắt đầu
tải trọng lên cơ thể. Tôi đặc biệt lo về chấn thương, đúng vậy, bây giờ tôi 32 tuổi rồi vì khi tôi 20 hay 30
dường như tôi làm gần như bất cứ thứ gì cũng được, chẳng có gì dễ gãy, nhưng tôi đã bị vài chấn thương khi làm
mấy động tác như đẩy vai và những thứ tương tự, và một người bạn của tôi gần đây cũng bị một chấn thương tương tự khiến anh ấy phải nghỉ mất
ba hoặc bốn tháng: anh ấy làm động tác đẩy vai, kéo gì đó ở lưng hay chỗ cổ, và rồi anh ấy không thể
quay cổ nữa.
Về chuyện chấn thương,
nếu tôi muốn bị chấn thương, tôi có đúng khi nghĩ rằng nguyên nhân dẫn đến chấn thương cơ bản chỉ là bước thẳng vào và cố nâng một vật nặng, hay có những yếu tố khác phía trên gây ra chấn thương ở phòng tập không?
Không, ý tôi là đó là một cách chắc chắn làm tăng nguy cơ chấn thương,
nhưng vâng, còn có những cách khác mà nó có thể xảy ra và tôi nghĩ về chuyện này khá nhiều. Một trong những
chấn thương mà tôi nghĩ về nhiều là chấn thương bắp chân, chấn thương gân Achilles, kiểu chấn thương gân — tôi nghĩ
đây là một trong những vấn đề thật sự trở nên lớn đối với người ta khi họ già đi. Bạn thường nghe về
người cùng tuổi với tôi đứt gân Achilles; đó là một chấn thương tàn phá. Lại nói lần nữa nó không phải là
không thể phục hồi nhưng ôi thôi, nó sẽ khiến bạn mất tác dụng trong sáu tháng. Rất nhiều
chấn thương này xảy ra vì người đó vẫn còn sức mạnh,
nhưng họ đã phần nào mất đi độ mềm dẻo/đàn hồi ở gân vì họ ít nhảy hơn, nên đó là lý do tôi luôn bắt đầu
những buổi tập này với mức nhảy thấp rồi dần tiến tới mức nhảy cao hơn. Nhảy thực ra là một phần rất quan trọng của tập luyện
và đó là một trong những thứ chúng ta hay xem nhẹ,
nhưng khi khả năng nhảy của bạn mất đi — và nhảy ở đây có thể là chỉ kích hoạt một cú bật nhỏ
nhưng cũng có thể là bật khỏi một vật gì đó và dừng lại bằng chính mình — đó là những kỹ năng rất quan trọng.
Vì vậy một hoạt động như nhảy dây rất quan trọng: bàn chân bạn cứ chuyển động như vậy,
đang đóng vai trò như bộ giảm xóc; bắp chân và gân Achilles phải liên tục thay đổi độ dài
và sự thích nghi đó là một phần rất quan trọng của tính đàn hồi/khả năng chống chịu, và tôi nghĩ điều đó nên
là một phần quan trọng trong khởi động tối thiểu của mọi người, nếu không thì là một phần trong buổi tập của họ.
Một điều tôi rất muốn bạn thuyết phục người nghe là khối lượng cơ quan trọng cho sống thọ, và
nếu bạn có thể trong đó nhấn mạnh rằng ngày tập chân quan trọng, vì tất cả chúng ta đều né ngày chân kể cả tôi, và
đôi khi tôi cần được nhắc lại tại sao nó quan trọng để tôi thêm nó vào. Ừ thì, tôi nghĩ nhìn chung khối lượng cơ
có lẽ là mối tương quan cao thứ hai, hoặc thứ ba, với tuổi thọ
sau sức mạnh và thể lực hô hấp-tim mạch (VO2 max). Vậy tại sao? Trước hết, khối lượng cơ về cơ bản là một chỉ báo trực tiếp cho sức mạnh nói chung — cơ càng nhiều thì bạn càng
mạnh. Tất nhiên có ngoại lệ, chúng ta biết những người mảnh khảnh nhưng cực kỳ khỏe và tôi có
bệnh nhân như vậy: họ vốn nhỏ người nhưng khi đưa họ qua các bài kiểm tra thì họ thật sự nổi bật về sức mạnh, và tôi thường không bận tâm đến việc họ vóc dáng nhỏ khi thấy họ mạnh trên mọi mặt.
Có một lợi ích khác của khối lượng cơ là đó là nơi để xử lý/glucose được xử lý, nên về mặt chuyển hóa
càng nhiều cơ bạn có thì càng nhiều khả năng đệm glucose, và việc đó quan trọng vì khi chúng ta già đi
một trong những dấu hiệu của lão hóa là giảm khả năng chuyển hóa và đệm glucose. Khi mức glucose
ngày càng kém kiểm soát thì đủ thứ vấn đề xấu xảy ra — mạch máu nhỏ trong cơ thể tổn thương. Nếu
bạn nghĩ đến ví dụ cực đoan nhất là tiểu đường type 2: khi một người bị tiểu đường type 2, họ có nguy cơ
mất thị lực và cuối cùng có thể mù lòa, bị hoại tử và phải cắt cụt các ngón, bất lực tình dục — bởi vì dương vật có
rất nhiều mạch máu nhỏ và khi các protein bị glycosyl hóa tích tụ ở đó thì lượng máu tới giảm — và rõ ràng là
tổn thương mạch máu nhỏ ở não nữa. Tất cả những điều này là vấn đề lớn khi glucose không được điều hòa.
Và một lần nữa, điều quan trọng nhất bạn có thể làm để điều hòa glucose, ngoài điều hiển nhiên là ăn theo cân bằng năng lượng, không ăn quá nhiều, là đảm bảo bạn có những khối cơ lớn nhạy cảm với insulin — tức là cơ to trong bối cảnh một người
ngủ đủ và tập luyện — như vậy bạn sẽ có một nơi rất tốt để chứa phần glucose đó khi tiêu thụ.
Liệu điều đó có ngăn tôi bị mỡ bụng vì glucose sẽ được lưu trữ trong cơ thay vì chỗ khác không? Một lần nữa
tất cả phụ thuộc vào cân bằng năng lượng tổng thể, nhưng vâng, rõ ràng nó sẽ có ảnh hưởng. Một trong những
cách chắc chắn nhất để giảm khả năng tích trữ mỡ của bạn là tăng thêm cơ.
Tôi đã làm bài kiểm tra lực nắm tay, tôi đã làm hai lần rồi — ý là bạn đã dùng một trong mấy cái
máy đo lực nắm hay bạn làm bài treo người? Cái máy đo lực nắm ấy tôi thực sự đã làm ở nhà Brian Johnson
và sau đó tôi… nhưng tôi cũng đã làm cùng với… (đoạn này dừng lại)
Andy Galpin và mọi người nói với tôi đó là một chỉ số về tuổi thọ, nhưng tôi chưa bao giờ thật sự hiểu vì sao — nó chỉ là đo sức mạnh thôi sao? Ừm, lực nắm tay — trong tất cả các chỉ số về sức mạnh, đó là một trong những chỉ số có tương quan cao nhất với tuổi thọ. Thực ra chúng tôi thích làm kiểu kiểm tra khoảng 10 giây mà các đồng nghiệp của bạn đã thử hôm qua; nhưng chúng tôi thích làm trên bài “dead hang” hơn, tức là bắt họ treo người trên một xà và mình đo xem họ treo được bao lâu. Đó là một chỉ số rất tốt cho lực nắm tay vì nó còn được chuẩn hóa theo trọng lượng cơ thể.
Chúng tôi muốn thấy người ta có thể treo được ít nhất hai phút trên xà, và câu hỏi là tại sao điều đó lại tương quan cao với tuổi thọ. Như bạn nói, đó là sức mạnh. Lý do là rất khó để có sức mạnh ở phần trên cơ thể nếu lực nắm tay yếu. Nếu nghĩ về khả năng đẩy thì nhất, nhưng đặc biệt là khả năng kéo: tất cả các chỉ số thực sự về sức mạnh phần trên đều cần lực nắm mạnh. Nếu bạn có lực nắm mạnh, bạn có bàn tay mạnh, cẳng tay mạnh, cơ vai (scapula) mạnh gắn với lồng ngực — nó nối lên toàn bộ chuỗi cơ — và đó là lý do chúng tôi thích dead hang để kiểm tra, vì dead hang kiểm tra mọi thứ: kiểm tra lực nắm thực sự, kiểm tra khả năng ổn định xương vai, sự ổn định của bả vai, cơ vai — cơ bản là kiểm tra cả chuỗi đó.
Tôi cũng nghĩ có mặt thực tế ở đây: người ta rất ít đánh giá đúng sự suy yếu (frailty) ảnh hưởng như thế nào tới người già, và mất cơ (sarcopenia) ảnh hưởng tới người lớn tuổi như thế nào, và việc bị ngã có thể tàn phá thế nào đối với người già. Và lực nắm càng mạnh, bạn càng dễ xử lý nhiều tình huống đó. Ở tuổi 32, việc nghĩ tới khả năng mình sẽ phải lo ngã khi 70 có vẻ không thể tưởng tượng được — vì với bạn thì có vẻ ngớ ngẩn — nhưng thực tế là nó rất phá hủy. Khi bạn đến 65 tuổi — mà đó không phải là quá già — tỷ lệ tử vong sau một cú ngã dẫn đến gãy hông hoặc xương đùi là 15–30%. Hãy nghĩ xem — con số đó choáng váng lắm: trên 65, bạn ngã và gãy xương đùi hoặc hông thì có 15–30% khả năng bạn sẽ chết trong vòng một năm. Điều khiến tôi sợ là có thể là một thứ cấp tính, ví dụ cú ngã đủ nặng làm choáng hoặc va đầu, có thể bị tắc mạch mỡ, hình thành cục máu đông, hoặc trong quá trình hồi phục bạn không bao giờ phục hồi tốt nữa. Một thống kê còn đáng sợ hơn: trong số những người sống sót, 50% sẽ không bao giờ lấy lại được mức chức năng như trước chấn thương — họ sẽ phải dùng gậy suốt phần đời còn lại hoặc tương tự.
Có nhiều nguyên nhân cho điều đó. Andy Galpin — người bạn vừa nhắc — nói nhiều về vấn đề này, nhưng phần lớn liên quan tới sức bật (explosiveness) ở bàn chân — tức là sức mạnh/power. Lý do bạn thường không sợ ngã là vì khi nào đó bàn chân bạn bị vướng, bạn trượt, bạn có khả năng điều chỉnh lại rất nhanh — đó là power. Bạn có power ở chân để điều chỉnh khi mất nhịp bước, bước hụt xuống lề… bạn điều chỉnh lại được. Đó là do một loại sợi cơ rất đặc thù chịu trách nhiệm cho điều đó, gọi là sợi cơ type 2b — đó là sợi cơ đầu tiên teo đi khi bạn già. Thật ra bạn đã đạt đỉnh rồi, từ giờ là đi xuống dần. Cám ơn rất nhiều. Vâng, tôi đã lớn hơn bạn 20 tuổi và sức bật bây giờ chỉ là một phần nhỏ so với 20 năm trước. Tôi chiến đấu từng ngày bằng các bài tập để cố giữ nó càng cao càng tốt.
Vì vậy lý do những người 70 tuổi hay ngã không chỉ là vấn đề thăng bằng; mọi người nghĩ đó chỉ là thăng bằng, nhưng thật ra họ chịu cùng một sự “sốc” mà bạn và tôi gặp hàng ngày. Khác biệt là xác suất họ có thể “bắt” được cú ngã — thông qua sức bật của bàn chân hoặc cẳng chân, kèm theo việc có thể nắm vào cái gì đó nhanh để điều chỉnh — là thấp hơn. Đó là vấn đề thiếu sức bật (power deficit).
Vậy bây giờ ở 32 tuổi tôi phải tập cái gì để đảm bảo khi 70 còn có thể nhanh chóng điều chỉnh nếu giẫm phải gì đó? Tôi nghĩ nhảy bật (jumping) là cách tuyệt vời để làm điều này. Tôi dùng một số thiết bị chuyên dụng cho phép tập phát triển power, vì power khác với strength (sức mạnh). Strength là khả năng di chuyển một lực, bất kể tốc độ di chuyển; power là sự kết hợp tối đa giữa lực và tốc độ. Nếu bạn vẽ lực trên trục x và power trên trục y, đường cong là một hình chữ U úp — khi lực (hoặc khối lượng) tăng và bạn cố di chuyển càng nhanh càng tốt, power tăng lên tới một điểm, nhưng rồi khi khối lượng quá nặng thì dù bạn vẫn cố di chuyển, tốc độ giảm dần và power đi xuống. Có một điểm ngọt. Một số thiết bị chuyên dụng cho phép bạn tập theo kiểu đó, nên tôi dựa vào chúng. Nhưng ngay cả khi không có máy móc, nhảy là cách rất quan trọng để tạo power — một cú nhảy thẳng đứng là power.
Còn chuyện thăng bằng thì sao? Tôi đã ở nhà Brian Johnson…
và khi anh ấy đang nấu, tôi không biết là bữa sáng hay bữa trưa gì đó, anh ấy đang đứng cân bằng trên một nửa quả bóng — bạn đã thấy loại đó chứ? — ừ, ừ, tôi không nghĩ mình có hỏi tại sao anh ấy lại đứng cân bằng trên đó nhưng tôi nghĩ chắc là để rèn thăng bằng, và có những cơ nhất định ở chân… có rất nhiều bài tập tốt cho thăng bằng. bất cứ thứ gì tạo ra sự mất ổn định đều tốt, bởi vì, thiếu từ tốt hơn, tôi nghe người ta mô tả đó như là giải quyết vấn đề cho bàn chân của bạn. đúng chứ? nên nếu bạn nghĩ về việc đứng trên bất kỳ bề mặt không ổn định nào, ngay cả khi bạn chỉ đi bộ trên một bề mặt không ổn định — ví dụ như một con đường sỏi — nếu bạn nhìn vào bàn chân và cẳng chân của một người khi họ đi trên một bề mặt thay đổi liên tục, bạn sẽ thấy cơ ở cẳng chân liên tục điều chỉnh. và vì vậy, tôi thực sự thích những thứ buộc phải luyện tập kiểu đó.
còn chuyện linh hoạt thì sao? à thực ra tôi bản chất là người khá lỏng, nên tôi không kéo giãn gì cả nếu đó là ý bạn hỏi, nhưng tất cả những bài tập về ổn định và động đều có bao gồm chuyển động ở vùng cuối giới hạn. để tôi cho bạn một ví dụ vì sao khái niệm về độ linh hoạt có thể bị hiểu sai: nếu bạn yêu cầu một người đứng thẳng, chân duỗi thẳng rồi chạm mũi chân, hầu hết mọi người sẽ nói đó là bài kiểm tra độ linh hoạt của cơ hamstring đúng không, và hầu hết mọi người không làm được. điều họ không nhận ra là hamstring của mọi người đủ dài để cho phép làm điều đó; lý do họ không làm được là hệ thần kinh trung ương của họ sẽ không cho phép họ làm điều đó. có hiểu không?
thú vị đấy. hệ thần kinh trung ương không cho phép họ làm sao? đúng vậy — nó không cảm thấy an toàn nên không cho phép. tôi biết điều này vì nếu bạn đưa một người vào trạng thái gây mê toàn thân, bạn có thể đặt họ ở gần như bất kỳ tư thế nào. tức là nếu bạn gây mê một người, đặt họ lên bàn mổ, bạn có thể nâng chân họ lên tới đây; khi họ tỉnh, bạn không thể làm nó vượt quá mức này. khi họ tỉnh sau mổ liệu họ có bị rách hamstring không? hoàn toàn không — họ thậm chí còn không biết chân mình đã bị di chuyển. khác biệt là khi họ bị gây mê, não của họ không gửi tín hiệu đến chân rằng đừng nâng lên. vậy tại sao não lại làm vậy với người đó?
đây là cách tôi tự hiểu điều này trên bình diện cá nhân: khoảng sáu năm trước tôi bị vẹo lưng vì làm một set deadlift quá nặng, đẩy quá đà, và tôi phải đau một cái cực kỳ căng ở vùng QL (cơ vuông thắt lưng). tôi cứng như gỗ, không thể cúi qua đầu gối được, và tôi bị đau mấy ngày. tôi đến tập với một người bạn — chính anh ấy là người đã giới thiệu tôi với cái gọi là DNS, Dynamic Neuromuscular Stabilization — và chúng tôi làm một loạt bài trong 40 phút, trong đó có cả bài nằm ngửa, chân đặt lên người anh ấy, anh ấy đè lên trên tôi sao cho lòng bàn chân tôi đặt trên ngực anh ấy và làm các động tác đẩy izometric đồng thời làm việc để tạo áp lực trong ổ bụng. sau khoảng 40 phút những bài tập kiểu này, tôi đặt được lòng bàn tay xuống sàn. vậy làm sao tôi từ không chạm đầu gối tới lòng bàn tay chạm sàn trong 40 phút khi đã bị đau lưng ba ngày? khác biệt là khi lưng tôi đau, cơ thể tôi không cho phép tôi cúi xuống — cơ thể nói không, lưng đang được bảo vệ vì bạn không ổn định, bạn sẽ không đi xa hơn được. những gì chúng tôi làm với bài tập và chuỗi bài tập đó về cơ bản, tôi đang nói hơi đơn giản hóa và nhân cách hóa một chút, là cho não tôi biết là ổn rồi, bạn ổn định, bạn ổn định, lưng an toàn, lưng an toàn, cho nó đi. rồi — tôi chạm được lòng bàn tay xuống sàn.
tôi thích thử nghiệm điều này — thỉnh thoảng tôi chỉ cần thức dậy buổi sáng và làm năm phút bài thở khi tôi cứng như gỗ, rồi vào một tư thế trên sàn. tại sao lại thở? vì thở là cách tôi tạo ra một “hình trụ” trong ổ bụng để đẩy đáy hình trụ xuống: sàn chậu là đáy, cơ hoành là nắp trên, và toàn bộ thành bụng là vách. và tôi hay làm những bài tập đó mỗi ngày, thường là nằm ngửa, như một phần khởi động, để tự kết nối lại quanh việc tạo áp lực trong ổ bụng.
cho tôi vài mẹo về chế độ tập sức mạnh của bạn nhé — bạn làm bao nhiêu bài tập, kiểu gì? tôi tò mò là bạn tập ba buổi một tuần về sức mạnh và kháng lực đúng không? bạn tập vai và lưng riêng, kiểu như mọi người làm? vâng, đúng vậy. thứ hai là ngày chân thuần túy. thứ tư là tay và vai. thứ sáu là ngực và lưng. rất đơn giản, không có gì khoa học tên lửa. khoảng một tiếng rưỡi tập tạ chơi, cộng thêm chừng 20 phút khởi động. vào ngày ngực và lưng bạn làm bao nhiêu bài ngực? bốn. rồi bốn cho lưng. và tôi thường supersets chúng, làm khoảng năm set làm việc cho mỗi bài — nên cũng có nhiều khởi động trong đó. tôi cũng làm vài thứ khác như ném bóng y tế (med ball slams) hoặc mấy động tác tương tự nữa. gần đây có sự tăng mạnh số người tham gia những cuộc thử thách sức bền cường độ cao và những sự kiện “đẳng cấp” về sức bền như vậy — thực sự thú vị khi nó trở nên phổ biến như vậy, thậm chí cả những thứ như…
Có những câu lạc bộ chạy mà tôi biết, nhưng đúng là ngày nay có nhiều người chạy marathon hơn bao giờ hết.
Tại sao điều này xảy ra? Tôi không rõ. Ý tôi là, theo tôi đó vẫn là một điều tích cực tổng thể.
Ý tôi là, tôi nghĩ ngày càng có nhiều người bắt đầu những hoạt động như rucking (đi bộ mang ba lô nặng) và chạy, và họ tìm thấy sự gắn kết, tình đồng đội trong những hoạt động đó. Điều tôi hy vọng duy nhất là mọi người làm việc đó một cách bền vững và an toàn để họ có thể tiếp tục lâu dài. Tôi luôn hy vọng rằng dù làm gì thì họ cũng không tự làm mình bị thương,
bởi vì một lần nữa quy tắc số một là đừng bị chấn thương. Bạn tham gia, bạn muốn chơi — mục tiêu là được chơi càng lâu càng tốt.
Những gì bạn vừa nghe là đoạn được phát lại nhiều nhất từ một tập trước. Nếu bạn muốn nghe toàn bộ tập đó, tôi đã để link ở dưới, xem phần mô tả. Cảm ơn.
Bạn đã nói rằng có hai loại tập luyện hiệu quả. Một trong số đó là phát triển cơ bắp (hypertrophy). Rất tốt. Còn loại kia là chu kỳ hóa (periodization). Chu kỳ hóa là cách tổ chức tập luyện dựa trên khoa học cho bất kỳ loại hình tập luyện nào mà bạn muốn. Tập luyện phát triển cơ bắp là một loại hình tập luyện. Nó chỉ đơn giản là tập để tăng trưởng cơ bắp. Đó giống như một thuật ngữ khoa học hoa mỹ để chỉ việc trở nên cơ bắp hơn, tăng cơ. Đó là định nghĩa kỹ thuật về phát triển cơ bắp. Và khi bạn tập để phát triển cơ bắp, bạn có thể làm điều đó dựa trên cảm giác và đến mức độ nào đó một cách ngẫu nhiên. Và bạn sẽ có kết quả khá tốt trong hầu hết các trường hợp. Nhưng để có được kết quả tốt nhất, bạn muốn rằng chương trình tập luyện của bạn phải được chu kỳ hóa. Chu kỳ hóa là cách tiếp cận khoa học về cách tổ chức tập luyện của bạn để đạt được ba điều lý tưởng. Một số điều này có thể dành cho các vận động viên hơn là cho người bình thường. Đạt được kết quả tốt nhất mà bạn có thể. Đạt đỉnh vào thời điểm phù hợp, ví dụ như có cơ bụng vào mùa hè. Và giảm thiểu rủi ro chấn thương. Và lấy tất cả những kiến thức khoa học mà chúng ta biết, chương trình mà bạn đã làm vì bạn đã thực hiện theo cách dựa trên bằng chứng, thì đó bây giờ được coi là một kế hoạch chu kỳ hóa. Đó là cách hai khái niệm này liên quan với nhau.
Tôi cần biết điều gì về phát triển cơ bắp để có thể đạt được nó? Có điều gì thực sự căn bản không? Bởi vì tôi nghĩ mọi người đều muốn một chút tăng trưởng cơ bắp. Tôi nghĩ tôi dành quá nhiều thời gian ở phòng gym. Tôi nghĩ tôi có thể hiệu quả hơn nhiều khi tập luyện. Bạn sẽ khuyên tôi nên bắt đầu suy nghĩ về những nguyên tắc cơ bản nào khi nói đến việc tăng trưởng cơ bắp? Một trong những nguyên tắc đó là tính đặc hiệu (specificity). Đây là nguyên tắc quan trọng nhất trong tất cả các môn thể thao và khoa học thể dục là, tôi ở đây để làm gì? Tôi muốn gì? Bởi vì bạn có thể làm nhiều bài tập ở phòng gym và bạn nói, điều đó thật tuyệt. Nhưng ai đó hỏi, bạn có đang nhận được kết quả mình thích không? Và bạn trả lời, thì cái tôi muốn là to lớn hơn bắp tay. Bạn đã làm bao nhiêu bài tập cho bắp tay? Có lẽ là một chút bài nâng tạ thẳng (upright rows). Vì vậy, tôi muốn to hơn bắp tay. Nếu chúng ta chỉ tập trung vào việc tôi làm cho Stephen Bartlett có bắp tay trái to hơn. Vì vậy, tính đặc hiệu là tự nói với bản thân, được rồi, tôi muốn bắp tay lớn hơn và bất kỳ cơ nào khác mà tôi muốn. Sau đó, chúng ta chuyển sang nguyên tắc quá tải (overload), có nghĩa là bạn phải thử thách bản thân. Nếu hầu hết các set của bạn khiến người khác quan sát không thể phân biệt được bạn đang khởi động hay đang thực hiện một set thật sự, bạn có một vấn đề. Vì vậy, vào cuối mỗi set, hoặc tạ đang chậm lại hoặc ngay cả khi tốc độ không thay đổi, đối với bạn, chúng sẽ cảm thấy khó hơn một chút. Bạn biết đấy, bạn làm cái này, cái này, cái này, và sau vài rep, bạn sẽ nhận ra, đó là điều bạn muốn. Mỗi set thật sự đều nên có thử thách. Bạn nên tiếp cận mỗi set thật sự với một chút lo lắng nhỏ. Giống như, ôi, đây là lúc đây rồi. Tôi sẽ phải cố gắng. Khi bạn có điều đó rồi. Và một set là một nhóm các lần lặp lại. Đúng. Vì vậy, nếu tôi làm 10 lần lặp lại, đó là một set. Một set. Vâng. Và các set của bạn phải đủ nặng. Bất kỳ điều gì giữa khoảng 5 lần lặp lại mỗi set và 30 lần lặp lại mỗi set, trong đó vài lần lặp lại cuối đang tiến gần đến việc bạn không thể duy trì kỹ thuật tốt và nâng tạ. Kiểm tra cộng. Vì vậy, không có một số lần lặp lại hoàn hảo nào để thực hiện. Có đấy. Đó là một bí mật thương mại, và tôi phải nói với bạn ngoài máy quay. Được rồi. Cần ký NDA. Được rồi, chúng ta hết máy quay. Tốt quá. Vậy là 17. Có rất nhiều sắc thái ngữ cảnh khác nhau. Một số người, một số cơ của họ có vẻ phản ứng tốt hơn với các set từ 5 đến 10. Những người khác, thậm chí cùng một người có thể có cơ trong cơ thể họ thực sự phản ứng tốt hơn với các set từ 20 đến 30 và mọi thứ ở giữa. Nhưng nói chung, bạn sẽ tìm thấy dữ liệu khoa học thể dục, bạn sẽ có một nhóm người tập cho các set khoảng 5 lần lặp lại và một nhóm khác tập cho các set khoảng 30 lần lặp lại. Và sự thay đổi trong sự phát triển cơ bắp của họ qua 8, 12, 16 tuần là không thể phân biệt về mặt thống kê, có nghĩa là nếu tôi không nhãn cho các nhóm và bạn không biết nhóm nào là nhóm nào, bạn thực sự không thể nói cho tôi biết ai đã tập với số lần lặp lại cao hơn hay thấp hơn. Đối với sự phát triển cơ bắp, kết quả khá tương tự. Và điều đó thật điên rồ. Chúng tôi đang sử dụng cùng một trọng lượng. Tôi đoán. Không, trọng lượng khác nhau. Một trọng lượng đủ thử thách cho 5 lần lặp lại thì nặng hơn nhiều so với một trọng lượng đủ thử thách cho 30 lần. Được rồi. Vì vậy, tôi thật sự thường tự hỏi điều này mỗi khi tôi đến phòng gym. Tôi tự hỏi liệu tôi có nên làm, tôi không biết, 30 lần lặp lại với 10 kg cho bắp tay của mình hoặc tôi nên làm 10 lần lặp lại với 20 kg. Cả hai đều là câu trả lời đúng. Không có câu trả lời sai ở đó. Và cả hai đều có cùng cơ hội phát triển cơ bắp miễn là cảm giác áp lực mà tôi trải nghiệm chủ quan là khó khăn vào cuối những set đó. Được rồi. Thú vị. Điều đó thật tốt vì đó là một điều khác bạn không phải lo lắng. Điều đó có nghĩa là ở nhà tôi có thể sử dụng bất kỳ trọng lượng nào so với việc phải lấy những trọng lượng thực sự lớn để phát triển cơ bắp của mình. Chỉ cần chúng không quá nhỏ đến mức bạn ở lần lặp thứ 45 và bạn nghĩ, tôi có thể làm điều này mãi mãi. Hoặc không quá lớn đến mức bạn nghĩ, tôi thực sự không thể làm hai lần lặp với điều này. Bất kỳ điều gì giữa khoảng 5 và 30 lần lặp thử thách đều thực sự tuyệt vời. Tôi cần bao nhiêu set và tôi phải đến phòng gym bao nhiêu lần để làm cho bắp tay này phát triển? Câu trả lời đó phụ thuộc vào việc bạn đã làm bao nhiêu trước đó. Được rồi. Nhưng nếu bạn mới đến phòng gym, hai buổi tập mỗi tuần với hai đến ba set mỗi buổi tập cho bắp tay của bạn sẽ là điều khiến bạn có được sự tiến bộ nhất quán trong nhiều tháng trời. Thật sao? Bạn có thể làm nhiều hơn không? Có. Bạn có phải làm như thế với tư cách là một người mới không? Không. Cuối cùng, khi bạn trở nên tiến bộ hơn, bạn có cần thực hiện nhiều set hơn và có thể nhiều buổi tập hơn để có kết quả tốt hơn một cách nhất quán không? Có. Nhưng đối với những người mới chưa đến phòng gym nhiều hoặc hoàn toàn, liều lượng tối thiểu hiệu quả là rất nhỏ.
Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt:
Đó là lý do tại sao tôi có thể nói những điều như nếu bạn tập thể dục 20 phút hai lần một tuần, bạn sẽ có được những tiến bộ tuyệt vời.
Thế nếu tôi đi tập gym và tôi thực hiện sáu hiệp cho bắp tay, nhưng chỉ đi tập một lần mỗi tuần thì sao?
Khoảng cách giữa các buổi tập cho một nhóm cơ có ảnh hưởng không?
Có chứ.
Tập luyện một lần mỗi tuần mang lại kết quả tốt.
Nhưng tập luyện hai lần mỗi tuần cho cùng một nhóm cơ cho bạn kết quả tốt hơn đáng kể.
Tập ba lần mỗi tuần so với hai lần.
Tập bốn lần mỗi tuần so với ba lần.
Tập năm lần mỗi tuần so với bốn lần tạo ra sự khác biệt đáng kể nhưng giảm dần.
Vì vậy, tập một lần mỗi tuần thì hiệu quả.
Nó sẽ mang lại cho bạn kết quả.
Tập hai lần mỗi tuần sẽ cho bạn kết quả gấp một rưỡi.
Nó tốt hơn rất nhiều.
Tập ba lần mỗi tuần thì như là thêm một chút kết quả nữa.
Vẫn đáng chú ý.
Tập bốn lần mỗi tuần thì bạn cần tập luyện một thời gian để nhận thấy sự khác biệt giữa ba và bốn.
Bốn và năm là trong bối cảnh và tinh tế, tôi không thể nói chắc chắn rằng tập năm ngày một tuần tốt hơn bốn.
Có những điều tôi cần phải biết về kế hoạch của bạn và mọi thứ khác để đưa ra kết luận đó.
Vì vậy, thực sự tôi muốn hướng tới việc tập hai lần mỗi tuần cho mỗi nhóm cơ.
Hai lần là số tối thiểu của chúng tôi.
Hai đến bốn lần một tuần là điều tôi cho rằng là khuyến nghị tốt nhất tổng thể cho mỗi nhóm cơ.
Và nếu bạn tập tất cả các cơ của mình cùng một lúc, một buổi tập toàn thân, mà hầu hết mọi người chỉ là, tôi bận rộn và không thể tập nhiều.
Nó sẽ là tất cả các cơ chính của cơ thể bạn trong cùng một buổi tập hai, ba hoặc bốn lần mỗi tuần.
Và đó là một kế hoạch tập thể dục tuyệt vời cho người mới bắt đầu.
Có điều gì đang xảy ra trong các cơ của tôi khiến chúng phát triển và lớn lên?
Và khi nào thì chúng phát triển?
Có phải khi tôi đi ngủ vào ban đêm không?
Có phải khi tôi, chúng có phát triển ngay khi tôi cuộn tạ không?
Thực sự đang xảy ra điều gì?
Bởi vì đôi khi hiểu những gì thực sự diễn ra bên trong giúp tôi suy nghĩ và thay đổi hành vi của mình.
Vâng.
Vì vậy, kích thích chính cho sự phát triển cơ bắp là có những cỗ máy phân tử trong các cơ của bạn, trong các tế bào cơ của bạn, và chúng được thiết kế để phát hiện sự hiện diện của áp lực.
Khi các cơ của bạn tạo ra áp lực, các cỗ máy nhận diện phân tử sẽ nói, ồ, chúng ta có áp lực ở đây.
Và chúng bắt đầu nói với các phần khác của tế bào, như, này, hãy bắt đầu quá trình phát triển cơ bắp này.
Bắt đầu đi.
Chưa xảy ra.
Bắt đầu đi.
Đó là kích thích cho sự phát triển cơ bắp.
Có một số cơ chế khác mà có thể ảnh hưởng, và một số trong số đó là sự tách biệt các chất chuyển hóa, đó là một cách rất tinh vi để nói về sự mệt mỏi.
Bạn biết đấy, vào cuối một hiệp, bạn cảm thấy, ồ, các chất chuyển hóa, các sản phẩm phụ của việc tập luyện, nếu chúng tích tụ đến mức cao, đã được chứng minh trong rất nhiều nghiên cứu trên động vật và một vài nghiên cứu ở người rằng, về mặt cơ chế, chúng có thể cũng nói với các cỗ máy phân tử rằng phát triển cơ cho bạn.
Một lần nữa, sau, hãy, ồ, bắt đầu quá trình phát triển cơ bắp.
Một cơ chế khác là sự bơm.
Vì vậy, bạn biết đấy, bạn thực hiện một vài hiệp bắp tay.
Bạn cảm thấy, ôi Chúa ơi, có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?
Nháy mắt với một cô gái nào đó.
Cô ấy chạy đi, như thường lệ.
Và sự sưng tế bào thực tế có thể đóng vai trò nguyên nhân trong việc tạo ra nhiều sự phát triển cơ bắp hơn.
Nhưng chúng tôi biết rằng ít nhất 80% sự phát triển cơ bắp mà bất kỳ ai sẽ thấy là nhờ vào những thụ thể cho áp lực.
Sự phát triển cơ bắp, ngay khi bạn rời khỏi gym, là tiêu cực vì gym mang tính phân hủy.
Nó phá vỡ cơ bắp của bạn.
Thực sự, việc tập luyện phá hủy nhiều cơ bắp hơn là xây dựng.
Tuy nhiên, khi bạn về nhà và bạn bắt đầu ăn thực phẩm, protein, carb, chất béo, và bạn có nhiều bữa ăn mỗi ngày và bạn đang nghỉ ngơi, khi thực phẩm được đưa vào, một vài giờ sau khi tập luyện bắt đầu, nếu bạn đo sự phát triển cơ bắp một cách nhất quán, điều này thực sự rất khó thực hiện, bởi vì họ không làm việc này quá thường xuyên.
Bạn phải giữ mọi người trong phòng thí nghiệm, bạn phải làm nhiều loại xét nghiệm và đo tất cả những thứ kỳ lạ này.
Mỗi vài giờ, họ đo lường, lượng phát triển cơ bắp đang diễn ra trong bắp tay tăng lên và lên và lên.
Và nó thường đạt đỉnh khoảng nửa ngày đến một ngày rưỡi sau khi bạn tập, tùy thuộc vào mức độ khó khăn của bài tập.
Nếu bài tập khá dễ, nó sẽ đạt đỉnh sớm hơn một chút và giảm dần khoảng một hoặc hai ngày sau.
Nếu bạn tập thật sự căng thẳng, nó sẽ đạt đỉnh khoảng một ngày, một ngày rưỡi sau, và sau đó nửa tuần sau, nó sẽ lại trở về mức cơ bản.
Nhưng đó là một đường cong rất mượt mà và bạn đang phát triển cơ bắp ở mỗi điểm dưới đường cong đó.
Vì vậy, khi bạn hỏi, có phải trong khi tôi ngủ không?
Có phải khi tôi ăn không?
Có phải khi tôi nghỉ ngơi không?
Câu trả lời là tất cả những điều đó, ngoại trừ không phải ở gym.
Bạn không phát triển cơ bắp ở gym.
Bạn chỉ gửi cho mình một tín hiệu để phát triển cơ bắp ở gym.
Và những gì bạn làm bên ngoài gym cũng quan trọng.
Vì vậy, một số người tập luyện rất chăm chỉ.
Họ không ăn đúng cách.
Họ không ăn đủ protein.
Giấc ngủ của họ hoàn toàn, chèn một từ xấu ở đây, và mức độ căng thẳng của họ rất điên rồ.
Họ tập luyện chăm chỉ, và sau đó tuần này qua tuần khác, họ nói, tôi không thấy bất kỳ kết quả nào cả.
Đúng vậy, nhưng thực ra, kết quả được tạo ra khi bạn nghỉ ngơi, khi bạn ngủ, khi bạn ăn thực phẩm dinh dưỡng.
Chúng được kích thích trong buổi tập, nhưng đó chỉ là giai đoạn một.
Giai đoạn hai, sự phát triển thực sự diễn ra bên ngoài gym, và nó không xảy ra vào bất kỳ thời điểm cụ thể nào, như một “cửa sổ ma thuật” hai giờ sau gym.
Như, đó là lúc tất cả sự phát triển xảy ra.
Thực tế là lúc đó chỉ là khi nó bắt đầu tăng lên.
Nó diễn ra bốn ngày sau.
Vì vậy, nếu bạn tập hai lần một tuần, bạn tập vào thứ Hai, bạn đang phát triển nhiều cơ bắp vào tối thứ Hai, thứ Ba và thứ Tư.
Về cuối thứ Tư, bạn thực sự không phát triển nhiều cơ bắp hơn.
Bạn trở lại gym vào thứ Năm.
Bạn lại tập luyện chăm chỉ.
Bạn đột phá lên.
Đến Chủ nhật, bạn đã hoàn toàn thư giãn.
Vào Chủ Nhật, bạn sẽ không phát triển được cơ bắp nào. Cơ thể bạn thực sự đang hồi phục rất nhiều từ sự mệt mỏi. Và đến thứ Hai, bạn sẽ tươi mới như dưa chua và sẵn sàng bắt đầu lại.
Mất bao lâu để tôi mất đi các cơ bắp mà tôi đã tích lũy nếu tôi không quay lại phòng gym?
Vậy thì, lại trở về với cơ bắp tay trước. Tôi tập luyện cho nó. Tôi tập 2 lần một tuần. Tôi làm cho nó to và đẹp. Bao lâu trước khi nó biến mất?
Câu hỏi hay. Câu trả lời có hai phần. Phần đầu tiên là trong khoảng hai tuần không tập luyện, sự giảm cơ bắp đầu tiên mà máy móc hiện đại phát hiện được sẽ xảy ra. Vì vậy, nếu bạn không tập trong hai tuần và chúng tôi đưa bạn vào máy quét MRI hoặc máy quét DEXA, giả sử bạn không tập trong một tuần rưỡi, tôi không thể nói được. Bạn thực sự chưa mất bất kỳ cơ bắp nào cả. Bạn chỉ đang mất kiểm soát mà thôi.
Và cá nhân tôi, tôi cảm thấy như bị nghiện tập nặng. Nếu tôi không tập trong một tuần, tôi sẽ cảm thấy, ôi trời ơi, ôi trời ơi, tất cả cơ bắp của tôi đã biến mất. Có một sự thật nào đó trực giác về điều đó bởi vì khi bạn không gây áp lực cho cơ bắp của mình, khi bạn gây áp lực cho cơ bắp, chúng sưng lên một chút và phình ra một chút.
Vì vậy, khi bạn không tập trong nửa tuần đến một tuần, cơ bắp của bạn trông nhỏ hơn, như thể chúng đã mất trọng lượng, nhưng thực sự là chỉ mất nước mà thôi. Bạn chỉ cần một buổi tập ở phòng gym và nghĩ rằng, ôi trời ơi, cơ bắp tay của tôi đã biến mất. Một tuần rưỡi sau, bạn tập một buổi cuối cùng và bạn co cơ lên và nói, ôi trời ơi, tôi to nhất từ trước đến nay. Tôi chỉ bị ảo giác trong suốt thời gian đó vì các cơ bắp đó trở lại rất nhanh.
Sau khoảng hai tuần không tập, chúng ta bắt đầu mất cơ. Nhưng điều đó xảy ra rất chậm và mất vài tuần, vài tuần, vài tuần. Sau vài tháng không tập, bạn sẽ thấy bắp tay mình nhỏ hơn đáng kể, nhưng có lẽ không nhỏ bằng khi bạn bắt đầu tập luyện vì các cơ bắp của bạn có một loại trí nhớ nhất định, nếu chúng ta có thể gọi như vậy.
Điều đó có đúng không? Rất đúng.
Và thường thì khi bạn có được một lượng cơ bắp ban đầu, đặc biệt là nếu bạn đã tập nhiều năm, chúng sẽ không bao giờ trở lại kích thước như khi bạn bắt đầu nữa. Chúng sẽ luôn lớn hơn cho đến khi bạn đạt đến độ tuổi 80 hoặc khoảng đó. Nói như vậy, vâng, bạn sẽ thấy sự giảm kích thước. Vì vậy, hai tuần là câu trả lời trực tiếp ở đó. Và sẽ mất vài tuần, vài tuần và vài tháng để rút lui.
Tuy nhiên, đây là phần hai và đây là tin tuyệt vời. Bởi vì tình huống trí nhớ cơ bắp đó, dù mất bao nhiêu thời gian để bạn có được các cơ bắp ban đầu, bạn sẽ mất ít thời gian hơn một bậc, khoảng một hệ số 10 để có được chúng trở lại. Nếu bạn đã từng cơ bắp hơn trước, nếu bạn đã có cơ bắp lớn hơn, chúng trở lại kích thước cũ của chúng.
Nếu bạn đã tập luyện trong tám tháng, bạn có một bắp tay lớn hơn, và bạn dừng tập trong ba tháng. Và nó trông hầu như giống như khi bạn bắt đầu. Nếu bạn rất cẩn thận, như, được rồi, có một chút lớn hơn, nhưng thực sự là chỉ trở lại điểm bắt đầu.
Hầu hết mọi người nghĩ, ôi trời ơi, thêm tám tháng chỉ để quay lại nơi mà tôi đã bắt đầu? Như, quên phòng gym đi. Sự thật là sau khoảng một tháng, có thể chỉ cần ba tuần, bạn sẽ có kích thước bắp tay giống như trong thời kỳ cao nhất của mình. Bởi vì mức độ mà mô của bạn phát triển, nếu trước đó nó đã ở một kích thước nhất định, đặc biệt là nếu nó lớn hơn bình thường một cách đáng kể và bạn giữ nó trong một vài tháng và một vài năm, nó sẽ trở lại một cách rất nhanh chóng.
Nếu bạn trải nghiệm điều này, cảm giác như bạn không thể tin được rằng nó đang xảy ra với bạn. Họ có thể kiểm tra điều này một cách khoa học không? Ô, có, mọi lúc.
Vâng, những nghiên cứu về tái huấn luyện, giảm huấn luyện, tái huấn luyện. Ô, họ đã thực hiện những nghiên cứu ở đó mà họ cố tình, như, tập luyện một thời gian, và họ dừng tập một thời gian dài, và họ xem mất bao lâu để quay trở lại. Và có một nghiên cứu mà tôi biết vài chi tiết, có một nhóm người đã tập luyện liên tục trong nhiều tuần, và một nhóm khác đã tập luyện liên tục trong vài tuần, rồi nghỉ hoàn toàn hai tuần ở giữa, và sau đó họ bắt đầu tập lại vài tuần sau.
Cả hai nhóm đều có sự khác biệt về kích thước cơ bắp giống hệt nhau vào cuối nghiên cứu. Và vì vậy bạn sẽ thấy, được rồi, nhóm đó đã tập luyện liên tục không bao giờ nghỉ hai tuần. Chúng ta có thể nói rằng họ đã cố tình, như là, lãng phí hai tuần thời gian của họ mà không có lý do gì không? Uh-huh.
Vâng, cơ thể bạn sẽ quay trở lại nhanh chóng việc lấy lại cơ bắp đã mất đến nỗi đây thực sự là một tin tuyệt vời, bởi vì, xem nào, giả sử bạn đã tập luyện liên tục suốt cả năm. Mùa lễ đến. Mùa đông đến. Bạn sẽ không đến phòng gym nhiều khi đó. Có thể là không đến chút nào. Ba tuần sau khi không đến phòng gym, bạn nhìn vào gương. Bạn thấy mình trông nhỏ hơn hoặc kiểu hơi xẹp hơn, và bạn nghĩ, ôi trời ơi, tôi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu. Không phải đâu.
Hai tuần sau, bạn lại ở trong tình trạng tốt nhất của cuộc đời mình. Nếu bạn rời khỏi phòng gym sáu tháng, một hoặc hai tháng sau, bạn lại ở trong tình trạng tốt nhất của cuộc đời mình. Đó là cách mà nó trở lại nhanh chóng như vậy.
Vì vậy, điều này thực sự là tin tốt cho bất kỳ ai chưa từng đến phòng gym và cảm thấy có lỗi về điều đó. Hãy quay lại. Hãy tập luyện lại một cách đều đặn. Bạn sẽ lại bùng nổ.
Nói cách khác, liệu tôi có thể mạnh hơn hôm nay không? Có. Tôi lấy ví dụ: trong tập kháng lực (tập tạ), vùng “ngọt” để tối ưu sức mạnh thuần túy là 1–5 lần. Khi mục tiêu là tối đa hóa sức mạnh, bạn cần thúc đẩy ở mức 1, 2, 3, 4, 5 lần. Khi bắt đầu nghĩ tới phì đại (kích thước cơ), ta nghĩ 7–12 lần. Khi bắt đầu nghĩ tới sức bền cơ, ta nghĩ tới trên 15 lần. Đó là các quy luật chung của tập kháng lực. Nếu tôi muốn phát triển cơ vì mục tiêu thẩm mỹ, tôi phải nhắm trên 5 lần, thường là 10–12. Nếu chỉ thuần túy nghĩ về sức mạnh: tạ nặng hơn nhưng số lần thấp hơn. Nếu muốn sức bền cơ thì số lần cao hơn, tạ nhẹ hơn.
Chúng ta có thể đi sâu hơn, nhưng để kết luận: tại sao tôi không tập nhiều ở mức 1–5 lần? Thực tế là dạo này tôi không tập ở mức 1–5 lần. Tại sao? Vì tập ở 1–5 lần đi kèm rủi ro, đặc biệt với các bài phức hợp nặng. Vậy nên tôi chấp nhận hưởng ít lợi ích sức mạnh hơn một chút nhưng vẫn tăng sức mạnh, bằng cách tập ở mức rep cao hơn. Thông thường tôi nhắm 8–12 lần, với 1–2 lần dự trữ (reps in reserve). Nghĩa là mỗi hiệp tôi làm, tôi mong đạt tới khoảng còn cách thất bại chừng một lần — gần như thất bại hoặc chỉ còn một lần nữa là tới thất bại. Hôm nay khi tôi tập, tôi nghĩ không có hiệp nào tôi làm dưới 7 lần và không quá 12 lần, và tôi luôn điều chỉnh tạ sao cho gần đến điểm thất bại hoặc chỉ còn một lần nữa là thất bại, và tôi điều chỉnh tạ liên tục cho mỗi bài trừ một bài duy nhất là chống đẩy. Chống đẩy thiên về sức bền cơ rõ rệt, nên tôi làm nhiều rep hơn khi chống đẩy, còn hầu hết mọi thứ khác đều trong khoảng đó.
Vì thế tôi không còn tối đa hóa sức mạnh nữa vì chi phí (rủi ro chấn thương) có thể hơi cao. Tương tự, tôi không chỉ tập sức mạnh suốt ngày vì tôi cần dành thời gian cho tập sức bền và các kiểu tập khác. Tôi tập kháng lực ba lần một tuần. Còn tổng thể tôi tập hàng ngày — mỗi ngày. Tại sao? Vì cường độ buổi tập của tôi không quá cao ít nhất ba ngày một tuần. Ba ngày tập kháng lực là khá nặng vì tôi thực sự chỉ tập mỗi nhóm cơ một lần mỗi tuần, nên khi làm tôi sẽ dành khoảng 90 phút để “đánh” kỹ các nhóm cơ đó. Ba trong bốn ngày cardio của tôi là zone 2 — tức ba ngày zone 2, tôi lên xe đạp và đạp ở mức cường độ cho phép vẫn trò chuyện được (không trò chuyện thoải mái như bây giờ nhưng nói với giọng hơi gồng). Với tôi đó khoảng nhịp tim 140 nhịp/phút, và những ngày đó không gây quá nhiều hao mòn—gần như là ngày hồi phục. Rồi một ngày mỗi tuần tôi có một ngày VO2 max thật sự rất nặng, ngày đó cực kỳ khó, tiêu hao nhiều “dự trữ” năng lượng — ngày mai là ngày đó và tôi đã không mấy háo hức.
Bạn có làm cardio vào những ngày tập kháng lực không? Không, tôi không. Lịch tuần của tôi hiện là bốn ngày cardio, ba ngày kháng lực. Mùa hè sẽ thay đổi vì tôi sẽ thêm ba ngày bơi, và tôi sẽ có vài buổi bơi vào một số ngày kháng lực.
Trước khi tập kháng lực, bạn không lên stepper 20 phút hay đạp xe 20 phút chứ? Tôi không làm vậy. Có lý do cụ thể: tôi biết nhiều người làm vậy — nói “tôi sẽ khởi động một chút trên máy chạy hoặc stepper trước khi nâng tạ” — nhưng tôi có quan điểm khá rõ về cách khởi động để nâng tạ. Tôi không nghĩ đi bộ trên máy chạy, chạy bộ, hoặc lên máy leo thang, hay đạp xe là chuẩn bị tốt cho bài nâng tạ. Tôi cho rằng tốt hơn là khởi động bằng những động tác chuẩn bị cho việc nâng. Ví dụ: nếu là ngày tập chân (thứ Hai là ngày chân), tôi sẽ bắt đầu bằng loạt bài ổn định cốt lõi — làm nhiều bài kỹ thuật ổn định thần kinh-cơ động (dynamic neuromuscular stabilization) để vào các tư thế “baby” và học cách kích hoạt cơ bụng khi di chuyển trong tư thế “six-month” (một tư thế trong DNS) v.v. Sau đó tôi làm nhiều bài như 90/90 hay shin-box, tức bạn ở trên sàn ở một tư thế cụ thể; bạn có thể bắt đầu làm tĩnh (isometric) nhưng cuối cùng sẽ thực hiện với chu trình chậm gồm pha dãn (eccentric) và pha co (concentric).
cho một giai đoạn chuyển động mà kiểu như kích hoạt cơ mông, nên tôi đi qua về cơ bản là toàn bộ một chuỗi DNS,
rồi sau đó tôi chuyển sang phần chuẩn bị vận động động, tức là tôi làm nhiều động tác bật nhảy, nhiều bài di chuyển chân,
và rồi tôi bắt đầu với tạ rất nhẹ, tôi sẽ lên máy duỗi chân và làm duỗi chân rất rất nhẹ,
rồi làm gập chân rất rất nhẹ, quay về làm thêm các động tác nhảy, di chuyển và chùng chân, cứ thế qua lại — nên tôi sẽ dành
khoảng 20 phút để khởi động, nhưng khởi động được thiết kế để chuẩn bị cho việc tôi nâng tạ, trong khi nếu tôi chỉ ngồi
xe đạp và đạp loanh quanh thì điều đó thực ra không sao chép được bất kỳ chuyển động nào tôi sẽ làm khi bắt đầu
tải trọng lên cơ thể. Tôi đặc biệt lo về chấn thương, đúng vậy, bây giờ tôi 32 tuổi rồi vì khi tôi 20 hay 30
dường như tôi làm gần như bất cứ thứ gì cũng được, chẳng có gì dễ gãy, nhưng tôi đã bị vài chấn thương khi làm
mấy động tác như đẩy vai và những thứ tương tự, và một người bạn của tôi gần đây cũng bị một chấn thương tương tự khiến anh ấy phải nghỉ mất
ba hoặc bốn tháng: anh ấy làm động tác đẩy vai, kéo gì đó ở lưng hay chỗ cổ, và rồi anh ấy không thể
quay cổ nữa.
Về chuyện chấn thương,
nếu tôi muốn bị chấn thương, tôi có đúng khi nghĩ rằng nguyên nhân dẫn đến chấn thương cơ bản chỉ là bước thẳng vào và cố nâng một vật nặng, hay có những yếu tố khác phía trên gây ra chấn thương ở phòng tập không?
Không, ý tôi là đó là một cách chắc chắn làm tăng nguy cơ chấn thương,
nhưng vâng, còn có những cách khác mà nó có thể xảy ra và tôi nghĩ về chuyện này khá nhiều. Một trong những
chấn thương mà tôi nghĩ về nhiều là chấn thương bắp chân, chấn thương gân Achilles, kiểu chấn thương gân — tôi nghĩ
đây là một trong những vấn đề thật sự trở nên lớn đối với người ta khi họ già đi. Bạn thường nghe về
người cùng tuổi với tôi đứt gân Achilles; đó là một chấn thương tàn phá. Lại nói lần nữa nó không phải là
không thể phục hồi nhưng ôi thôi, nó sẽ khiến bạn mất tác dụng trong sáu tháng. Rất nhiều
chấn thương này xảy ra vì người đó vẫn còn sức mạnh,
nhưng họ đã phần nào mất đi độ mềm dẻo/đàn hồi ở gân vì họ ít nhảy hơn, nên đó là lý do tôi luôn bắt đầu
những buổi tập này với mức nhảy thấp rồi dần tiến tới mức nhảy cao hơn. Nhảy thực ra là một phần rất quan trọng của tập luyện
và đó là một trong những thứ chúng ta hay xem nhẹ,
nhưng khi khả năng nhảy của bạn mất đi — và nhảy ở đây có thể là chỉ kích hoạt một cú bật nhỏ
nhưng cũng có thể là bật khỏi một vật gì đó và dừng lại bằng chính mình — đó là những kỹ năng rất quan trọng.
Vì vậy một hoạt động như nhảy dây rất quan trọng: bàn chân bạn cứ chuyển động như vậy,
đang đóng vai trò như bộ giảm xóc; bắp chân và gân Achilles phải liên tục thay đổi độ dài
và sự thích nghi đó là một phần rất quan trọng của tính đàn hồi/khả năng chống chịu, và tôi nghĩ điều đó nên
là một phần quan trọng trong khởi động tối thiểu của mọi người, nếu không thì là một phần trong buổi tập của họ.
Một điều tôi rất muốn bạn thuyết phục người nghe là khối lượng cơ quan trọng cho sống thọ, và
nếu bạn có thể trong đó nhấn mạnh rằng ngày tập chân quan trọng, vì tất cả chúng ta đều né ngày chân kể cả tôi, và
đôi khi tôi cần được nhắc lại tại sao nó quan trọng để tôi thêm nó vào. Ừ thì, tôi nghĩ nhìn chung khối lượng cơ
có lẽ là mối tương quan cao thứ hai, hoặc thứ ba, với tuổi thọ
sau sức mạnh và thể lực hô hấp-tim mạch (VO2 max). Vậy tại sao? Trước hết, khối lượng cơ về cơ bản là một chỉ báo trực tiếp cho sức mạnh nói chung — cơ càng nhiều thì bạn càng
mạnh. Tất nhiên có ngoại lệ, chúng ta biết những người mảnh khảnh nhưng cực kỳ khỏe và tôi có
bệnh nhân như vậy: họ vốn nhỏ người nhưng khi đưa họ qua các bài kiểm tra thì họ thật sự nổi bật về sức mạnh, và tôi thường không bận tâm đến việc họ vóc dáng nhỏ khi thấy họ mạnh trên mọi mặt.
Có một lợi ích khác của khối lượng cơ là đó là nơi để xử lý/glucose được xử lý, nên về mặt chuyển hóa
càng nhiều cơ bạn có thì càng nhiều khả năng đệm glucose, và việc đó quan trọng vì khi chúng ta già đi
một trong những dấu hiệu của lão hóa là giảm khả năng chuyển hóa và đệm glucose. Khi mức glucose
ngày càng kém kiểm soát thì đủ thứ vấn đề xấu xảy ra — mạch máu nhỏ trong cơ thể tổn thương. Nếu
bạn nghĩ đến ví dụ cực đoan nhất là tiểu đường type 2: khi một người bị tiểu đường type 2, họ có nguy cơ
mất thị lực và cuối cùng có thể mù lòa, bị hoại tử và phải cắt cụt các ngón, bất lực tình dục — bởi vì dương vật có
rất nhiều mạch máu nhỏ và khi các protein bị glycosyl hóa tích tụ ở đó thì lượng máu tới giảm — và rõ ràng là
tổn thương mạch máu nhỏ ở não nữa. Tất cả những điều này là vấn đề lớn khi glucose không được điều hòa.
Và một lần nữa, điều quan trọng nhất bạn có thể làm để điều hòa glucose, ngoài điều hiển nhiên là ăn theo cân bằng năng lượng, không ăn quá nhiều, là đảm bảo bạn có những khối cơ lớn nhạy cảm với insulin — tức là cơ to trong bối cảnh một người
ngủ đủ và tập luyện — như vậy bạn sẽ có một nơi rất tốt để chứa phần glucose đó khi tiêu thụ.
Liệu điều đó có ngăn tôi bị mỡ bụng vì glucose sẽ được lưu trữ trong cơ thay vì chỗ khác không? Một lần nữa
tất cả phụ thuộc vào cân bằng năng lượng tổng thể, nhưng vâng, rõ ràng nó sẽ có ảnh hưởng. Một trong những
cách chắc chắn nhất để giảm khả năng tích trữ mỡ của bạn là tăng thêm cơ.
Tôi đã làm bài kiểm tra lực nắm tay, tôi đã làm hai lần rồi — ý là bạn đã dùng một trong mấy cái
máy đo lực nắm hay bạn làm bài treo người? Cái máy đo lực nắm ấy tôi thực sự đã làm ở nhà Brian Johnson
và sau đó tôi… nhưng tôi cũng đã làm cùng với… (đoạn này dừng lại)
Andy Galpin và mọi người nói với tôi đó là một chỉ số về tuổi thọ, nhưng tôi chưa bao giờ thật sự hiểu vì sao — nó chỉ là đo sức mạnh thôi sao? Ừm, lực nắm tay — trong tất cả các chỉ số về sức mạnh, đó là một trong những chỉ số có tương quan cao nhất với tuổi thọ. Thực ra chúng tôi thích làm kiểu kiểm tra khoảng 10 giây mà các đồng nghiệp của bạn đã thử hôm qua; nhưng chúng tôi thích làm trên bài “dead hang” hơn, tức là bắt họ treo người trên một xà và mình đo xem họ treo được bao lâu. Đó là một chỉ số rất tốt cho lực nắm tay vì nó còn được chuẩn hóa theo trọng lượng cơ thể.
Chúng tôi muốn thấy người ta có thể treo được ít nhất hai phút trên xà, và câu hỏi là tại sao điều đó lại tương quan cao với tuổi thọ. Như bạn nói, đó là sức mạnh. Lý do là rất khó để có sức mạnh ở phần trên cơ thể nếu lực nắm tay yếu. Nếu nghĩ về khả năng đẩy thì nhất, nhưng đặc biệt là khả năng kéo: tất cả các chỉ số thực sự về sức mạnh phần trên đều cần lực nắm mạnh. Nếu bạn có lực nắm mạnh, bạn có bàn tay mạnh, cẳng tay mạnh, cơ vai (scapula) mạnh gắn với lồng ngực — nó nối lên toàn bộ chuỗi cơ — và đó là lý do chúng tôi thích dead hang để kiểm tra, vì dead hang kiểm tra mọi thứ: kiểm tra lực nắm thực sự, kiểm tra khả năng ổn định xương vai, sự ổn định của bả vai, cơ vai — cơ bản là kiểm tra cả chuỗi đó.
Tôi cũng nghĩ có mặt thực tế ở đây: người ta rất ít đánh giá đúng sự suy yếu (frailty) ảnh hưởng như thế nào tới người già, và mất cơ (sarcopenia) ảnh hưởng tới người lớn tuổi như thế nào, và việc bị ngã có thể tàn phá thế nào đối với người già. Và lực nắm càng mạnh, bạn càng dễ xử lý nhiều tình huống đó. Ở tuổi 32, việc nghĩ tới khả năng mình sẽ phải lo ngã khi 70 có vẻ không thể tưởng tượng được — vì với bạn thì có vẻ ngớ ngẩn — nhưng thực tế là nó rất phá hủy. Khi bạn đến 65 tuổi — mà đó không phải là quá già — tỷ lệ tử vong sau một cú ngã dẫn đến gãy hông hoặc xương đùi là 15–30%. Hãy nghĩ xem — con số đó choáng váng lắm: trên 65, bạn ngã và gãy xương đùi hoặc hông thì có 15–30% khả năng bạn sẽ chết trong vòng một năm. Điều khiến tôi sợ là có thể là một thứ cấp tính, ví dụ cú ngã đủ nặng làm choáng hoặc va đầu, có thể bị tắc mạch mỡ, hình thành cục máu đông, hoặc trong quá trình hồi phục bạn không bao giờ phục hồi tốt nữa. Một thống kê còn đáng sợ hơn: trong số những người sống sót, 50% sẽ không bao giờ lấy lại được mức chức năng như trước chấn thương — họ sẽ phải dùng gậy suốt phần đời còn lại hoặc tương tự.
Có nhiều nguyên nhân cho điều đó. Andy Galpin — người bạn vừa nhắc — nói nhiều về vấn đề này, nhưng phần lớn liên quan tới sức bật (explosiveness) ở bàn chân — tức là sức mạnh/power. Lý do bạn thường không sợ ngã là vì khi nào đó bàn chân bạn bị vướng, bạn trượt, bạn có khả năng điều chỉnh lại rất nhanh — đó là power. Bạn có power ở chân để điều chỉnh khi mất nhịp bước, bước hụt xuống lề… bạn điều chỉnh lại được. Đó là do một loại sợi cơ rất đặc thù chịu trách nhiệm cho điều đó, gọi là sợi cơ type 2b — đó là sợi cơ đầu tiên teo đi khi bạn già. Thật ra bạn đã đạt đỉnh rồi, từ giờ là đi xuống dần. Cám ơn rất nhiều. Vâng, tôi đã lớn hơn bạn 20 tuổi và sức bật bây giờ chỉ là một phần nhỏ so với 20 năm trước. Tôi chiến đấu từng ngày bằng các bài tập để cố giữ nó càng cao càng tốt.
Vì vậy lý do những người 70 tuổi hay ngã không chỉ là vấn đề thăng bằng; mọi người nghĩ đó chỉ là thăng bằng, nhưng thật ra họ chịu cùng một sự “sốc” mà bạn và tôi gặp hàng ngày. Khác biệt là xác suất họ có thể “bắt” được cú ngã — thông qua sức bật của bàn chân hoặc cẳng chân, kèm theo việc có thể nắm vào cái gì đó nhanh để điều chỉnh — là thấp hơn. Đó là vấn đề thiếu sức bật (power deficit).
Vậy bây giờ ở 32 tuổi tôi phải tập cái gì để đảm bảo khi 70 còn có thể nhanh chóng điều chỉnh nếu giẫm phải gì đó? Tôi nghĩ nhảy bật (jumping) là cách tuyệt vời để làm điều này. Tôi dùng một số thiết bị chuyên dụng cho phép tập phát triển power, vì power khác với strength (sức mạnh). Strength là khả năng di chuyển một lực, bất kể tốc độ di chuyển; power là sự kết hợp tối đa giữa lực và tốc độ. Nếu bạn vẽ lực trên trục x và power trên trục y, đường cong là một hình chữ U úp — khi lực (hoặc khối lượng) tăng và bạn cố di chuyển càng nhanh càng tốt, power tăng lên tới một điểm, nhưng rồi khi khối lượng quá nặng thì dù bạn vẫn cố di chuyển, tốc độ giảm dần và power đi xuống. Có một điểm ngọt. Một số thiết bị chuyên dụng cho phép bạn tập theo kiểu đó, nên tôi dựa vào chúng. Nhưng ngay cả khi không có máy móc, nhảy là cách rất quan trọng để tạo power — một cú nhảy thẳng đứng là power.
Còn chuyện thăng bằng thì sao? Tôi đã ở nhà Brian Johnson…
và khi anh ấy đang nấu, tôi không biết là bữa sáng hay bữa trưa gì đó, anh ấy đang đứng cân bằng trên một nửa quả bóng — bạn đã thấy loại đó chứ? — ừ, ừ, tôi không nghĩ mình có hỏi tại sao anh ấy lại đứng cân bằng trên đó nhưng tôi nghĩ chắc là để rèn thăng bằng, và có những cơ nhất định ở chân… có rất nhiều bài tập tốt cho thăng bằng. bất cứ thứ gì tạo ra sự mất ổn định đều tốt, bởi vì, thiếu từ tốt hơn, tôi nghe người ta mô tả đó như là giải quyết vấn đề cho bàn chân của bạn. đúng chứ? nên nếu bạn nghĩ về việc đứng trên bất kỳ bề mặt không ổn định nào, ngay cả khi bạn chỉ đi bộ trên một bề mặt không ổn định — ví dụ như một con đường sỏi — nếu bạn nhìn vào bàn chân và cẳng chân của một người khi họ đi trên một bề mặt thay đổi liên tục, bạn sẽ thấy cơ ở cẳng chân liên tục điều chỉnh. và vì vậy, tôi thực sự thích những thứ buộc phải luyện tập kiểu đó.
còn chuyện linh hoạt thì sao? à thực ra tôi bản chất là người khá lỏng, nên tôi không kéo giãn gì cả nếu đó là ý bạn hỏi, nhưng tất cả những bài tập về ổn định và động đều có bao gồm chuyển động ở vùng cuối giới hạn. để tôi cho bạn một ví dụ vì sao khái niệm về độ linh hoạt có thể bị hiểu sai: nếu bạn yêu cầu một người đứng thẳng, chân duỗi thẳng rồi chạm mũi chân, hầu hết mọi người sẽ nói đó là bài kiểm tra độ linh hoạt của cơ hamstring đúng không, và hầu hết mọi người không làm được. điều họ không nhận ra là hamstring của mọi người đủ dài để cho phép làm điều đó; lý do họ không làm được là hệ thần kinh trung ương của họ sẽ không cho phép họ làm điều đó. có hiểu không?
thú vị đấy. hệ thần kinh trung ương không cho phép họ làm sao? đúng vậy — nó không cảm thấy an toàn nên không cho phép. tôi biết điều này vì nếu bạn đưa một người vào trạng thái gây mê toàn thân, bạn có thể đặt họ ở gần như bất kỳ tư thế nào. tức là nếu bạn gây mê một người, đặt họ lên bàn mổ, bạn có thể nâng chân họ lên tới đây; khi họ tỉnh, bạn không thể làm nó vượt quá mức này. khi họ tỉnh sau mổ liệu họ có bị rách hamstring không? hoàn toàn không — họ thậm chí còn không biết chân mình đã bị di chuyển. khác biệt là khi họ bị gây mê, não của họ không gửi tín hiệu đến chân rằng đừng nâng lên. vậy tại sao não lại làm vậy với người đó?
đây là cách tôi tự hiểu điều này trên bình diện cá nhân: khoảng sáu năm trước tôi bị vẹo lưng vì làm một set deadlift quá nặng, đẩy quá đà, và tôi phải đau một cái cực kỳ căng ở vùng QL (cơ vuông thắt lưng). tôi cứng như gỗ, không thể cúi qua đầu gối được, và tôi bị đau mấy ngày. tôi đến tập với một người bạn — chính anh ấy là người đã giới thiệu tôi với cái gọi là DNS, Dynamic Neuromuscular Stabilization — và chúng tôi làm một loạt bài trong 40 phút, trong đó có cả bài nằm ngửa, chân đặt lên người anh ấy, anh ấy đè lên trên tôi sao cho lòng bàn chân tôi đặt trên ngực anh ấy và làm các động tác đẩy izometric đồng thời làm việc để tạo áp lực trong ổ bụng. sau khoảng 40 phút những bài tập kiểu này, tôi đặt được lòng bàn tay xuống sàn. vậy làm sao tôi từ không chạm đầu gối tới lòng bàn tay chạm sàn trong 40 phút khi đã bị đau lưng ba ngày? khác biệt là khi lưng tôi đau, cơ thể tôi không cho phép tôi cúi xuống — cơ thể nói không, lưng đang được bảo vệ vì bạn không ổn định, bạn sẽ không đi xa hơn được. những gì chúng tôi làm với bài tập và chuỗi bài tập đó về cơ bản, tôi đang nói hơi đơn giản hóa và nhân cách hóa một chút, là cho não tôi biết là ổn rồi, bạn ổn định, bạn ổn định, lưng an toàn, lưng an toàn, cho nó đi. rồi — tôi chạm được lòng bàn tay xuống sàn.
tôi thích thử nghiệm điều này — thỉnh thoảng tôi chỉ cần thức dậy buổi sáng và làm năm phút bài thở khi tôi cứng như gỗ, rồi vào một tư thế trên sàn. tại sao lại thở? vì thở là cách tôi tạo ra một “hình trụ” trong ổ bụng để đẩy đáy hình trụ xuống: sàn chậu là đáy, cơ hoành là nắp trên, và toàn bộ thành bụng là vách. và tôi hay làm những bài tập đó mỗi ngày, thường là nằm ngửa, như một phần khởi động, để tự kết nối lại quanh việc tạo áp lực trong ổ bụng.
cho tôi vài mẹo về chế độ tập sức mạnh của bạn nhé — bạn làm bao nhiêu bài tập, kiểu gì? tôi tò mò là bạn tập ba buổi một tuần về sức mạnh và kháng lực đúng không? bạn tập vai và lưng riêng, kiểu như mọi người làm? vâng, đúng vậy. thứ hai là ngày chân thuần túy. thứ tư là tay và vai. thứ sáu là ngực và lưng. rất đơn giản, không có gì khoa học tên lửa. khoảng một tiếng rưỡi tập tạ chơi, cộng thêm chừng 20 phút khởi động. vào ngày ngực và lưng bạn làm bao nhiêu bài ngực? bốn. rồi bốn cho lưng. và tôi thường supersets chúng, làm khoảng năm set làm việc cho mỗi bài — nên cũng có nhiều khởi động trong đó. tôi cũng làm vài thứ khác như ném bóng y tế (med ball slams) hoặc mấy động tác tương tự nữa. gần đây có sự tăng mạnh số người tham gia những cuộc thử thách sức bền cường độ cao và những sự kiện “đẳng cấp” về sức bền như vậy — thực sự thú vị khi nó trở nên phổ biến như vậy, thậm chí cả những thứ như…
Có những câu lạc bộ chạy mà tôi biết, nhưng đúng là ngày nay có nhiều người chạy marathon hơn bao giờ hết.
Tại sao điều này xảy ra? Tôi không rõ. Ý tôi là, theo tôi đó vẫn là một điều tích cực tổng thể.
Ý tôi là, tôi nghĩ ngày càng có nhiều người bắt đầu những hoạt động như rucking (đi bộ mang ba lô nặng) và chạy, và họ tìm thấy sự gắn kết, tình đồng đội trong những hoạt động đó. Điều tôi hy vọng duy nhất là mọi người làm việc đó một cách bền vững và an toàn để họ có thể tiếp tục lâu dài. Tôi luôn hy vọng rằng dù làm gì thì họ cũng không tự làm mình bị thương,
bởi vì một lần nữa quy tắc số một là đừng bị chấn thương. Bạn tham gia, bạn muốn chơi — mục tiêu là được chơi càng lâu càng tốt.
Những gì bạn vừa nghe là đoạn được phát lại nhiều nhất từ một tập trước. Nếu bạn muốn nghe toàn bộ tập đó, tôi đã để link ở dưới, xem phần mô tả. Cảm ơn.
Bạn đã nói rằng có hai loại tập luyện hiệu quả. Một trong số đó là phát triển cơ bắp (hypertrophy). Rất tốt. Còn loại kia là chu kỳ hóa (periodization). Chu kỳ hóa là cách tổ chức tập luyện dựa trên khoa học cho bất kỳ loại hình tập luyện nào mà bạn muốn. Tập luyện phát triển cơ bắp là một loại hình tập luyện. Nó chỉ đơn giản là tập để tăng trưởng cơ bắp. Đó giống như một thuật ngữ khoa học hoa mỹ để chỉ việc trở nên cơ bắp hơn, tăng cơ. Đó là định nghĩa kỹ thuật về phát triển cơ bắp. Và khi bạn tập để phát triển cơ bắp, bạn có thể làm điều đó dựa trên cảm giác và đến mức độ nào đó một cách ngẫu nhiên. Và bạn sẽ có kết quả khá tốt trong hầu hết các trường hợp. Nhưng để có được kết quả tốt nhất, bạn muốn rằng chương trình tập luyện của bạn phải được chu kỳ hóa. Chu kỳ hóa là cách tiếp cận khoa học về cách tổ chức tập luyện của bạn để đạt được ba điều lý tưởng. Một số điều này có thể dành cho các vận động viên hơn là cho người bình thường. Đạt được kết quả tốt nhất mà bạn có thể. Đạt đỉnh vào thời điểm phù hợp, ví dụ như có cơ bụng vào mùa hè. Và giảm thiểu rủi ro chấn thương. Và lấy tất cả những kiến thức khoa học mà chúng ta biết, chương trình mà bạn đã làm vì bạn đã thực hiện theo cách dựa trên bằng chứng, thì đó bây giờ được coi là một kế hoạch chu kỳ hóa. Đó là cách hai khái niệm này liên quan với nhau.
Tôi cần biết điều gì về phát triển cơ bắp để có thể đạt được nó? Có điều gì thực sự căn bản không? Bởi vì tôi nghĩ mọi người đều muốn một chút tăng trưởng cơ bắp. Tôi nghĩ tôi dành quá nhiều thời gian ở phòng gym. Tôi nghĩ tôi có thể hiệu quả hơn nhiều khi tập luyện. Bạn sẽ khuyên tôi nên bắt đầu suy nghĩ về những nguyên tắc cơ bản nào khi nói đến việc tăng trưởng cơ bắp? Một trong những nguyên tắc đó là tính đặc hiệu (specificity). Đây là nguyên tắc quan trọng nhất trong tất cả các môn thể thao và khoa học thể dục là, tôi ở đây để làm gì? Tôi muốn gì? Bởi vì bạn có thể làm nhiều bài tập ở phòng gym và bạn nói, điều đó thật tuyệt. Nhưng ai đó hỏi, bạn có đang nhận được kết quả mình thích không? Và bạn trả lời, thì cái tôi muốn là to lớn hơn bắp tay. Bạn đã làm bao nhiêu bài tập cho bắp tay? Có lẽ là một chút bài nâng tạ thẳng (upright rows). Vì vậy, tôi muốn to hơn bắp tay. Nếu chúng ta chỉ tập trung vào việc tôi làm cho Stephen Bartlett có bắp tay trái to hơn. Vì vậy, tính đặc hiệu là tự nói với bản thân, được rồi, tôi muốn bắp tay lớn hơn và bất kỳ cơ nào khác mà tôi muốn. Sau đó, chúng ta chuyển sang nguyên tắc quá tải (overload), có nghĩa là bạn phải thử thách bản thân. Nếu hầu hết các set của bạn khiến người khác quan sát không thể phân biệt được bạn đang khởi động hay đang thực hiện một set thật sự, bạn có một vấn đề. Vì vậy, vào cuối mỗi set, hoặc tạ đang chậm lại hoặc ngay cả khi tốc độ không thay đổi, đối với bạn, chúng sẽ cảm thấy khó hơn một chút. Bạn biết đấy, bạn làm cái này, cái này, cái này, và sau vài rep, bạn sẽ nhận ra, đó là điều bạn muốn. Mỗi set thật sự đều nên có thử thách. Bạn nên tiếp cận mỗi set thật sự với một chút lo lắng nhỏ. Giống như, ôi, đây là lúc đây rồi. Tôi sẽ phải cố gắng. Khi bạn có điều đó rồi. Và một set là một nhóm các lần lặp lại. Đúng. Vì vậy, nếu tôi làm 10 lần lặp lại, đó là một set. Một set. Vâng. Và các set của bạn phải đủ nặng. Bất kỳ điều gì giữa khoảng 5 lần lặp lại mỗi set và 30 lần lặp lại mỗi set, trong đó vài lần lặp lại cuối đang tiến gần đến việc bạn không thể duy trì kỹ thuật tốt và nâng tạ. Kiểm tra cộng. Vì vậy, không có một số lần lặp lại hoàn hảo nào để thực hiện. Có đấy. Đó là một bí mật thương mại, và tôi phải nói với bạn ngoài máy quay. Được rồi. Cần ký NDA. Được rồi, chúng ta hết máy quay. Tốt quá. Vậy là 17. Có rất nhiều sắc thái ngữ cảnh khác nhau. Một số người, một số cơ của họ có vẻ phản ứng tốt hơn với các set từ 5 đến 10. Những người khác, thậm chí cùng một người có thể có cơ trong cơ thể họ thực sự phản ứng tốt hơn với các set từ 20 đến 30 và mọi thứ ở giữa. Nhưng nói chung, bạn sẽ tìm thấy dữ liệu khoa học thể dục, bạn sẽ có một nhóm người tập cho các set khoảng 5 lần lặp lại và một nhóm khác tập cho các set khoảng 30 lần lặp lại. Và sự thay đổi trong sự phát triển cơ bắp của họ qua 8, 12, 16 tuần là không thể phân biệt về mặt thống kê, có nghĩa là nếu tôi không nhãn cho các nhóm và bạn không biết nhóm nào là nhóm nào, bạn thực sự không thể nói cho tôi biết ai đã tập với số lần lặp lại cao hơn hay thấp hơn. Đối với sự phát triển cơ bắp, kết quả khá tương tự. Và điều đó thật điên rồ. Chúng tôi đang sử dụng cùng một trọng lượng. Tôi đoán. Không, trọng lượng khác nhau. Một trọng lượng đủ thử thách cho 5 lần lặp lại thì nặng hơn nhiều so với một trọng lượng đủ thử thách cho 30 lần. Được rồi. Vì vậy, tôi thật sự thường tự hỏi điều này mỗi khi tôi đến phòng gym. Tôi tự hỏi liệu tôi có nên làm, tôi không biết, 30 lần lặp lại với 10 kg cho bắp tay của mình hoặc tôi nên làm 10 lần lặp lại với 20 kg. Cả hai đều là câu trả lời đúng. Không có câu trả lời sai ở đó. Và cả hai đều có cùng cơ hội phát triển cơ bắp miễn là cảm giác áp lực mà tôi trải nghiệm chủ quan là khó khăn vào cuối những set đó. Được rồi. Thú vị. Điều đó thật tốt vì đó là một điều khác bạn không phải lo lắng. Điều đó có nghĩa là ở nhà tôi có thể sử dụng bất kỳ trọng lượng nào so với việc phải lấy những trọng lượng thực sự lớn để phát triển cơ bắp của mình. Chỉ cần chúng không quá nhỏ đến mức bạn ở lần lặp thứ 45 và bạn nghĩ, tôi có thể làm điều này mãi mãi. Hoặc không quá lớn đến mức bạn nghĩ, tôi thực sự không thể làm hai lần lặp với điều này. Bất kỳ điều gì giữa khoảng 5 và 30 lần lặp thử thách đều thực sự tuyệt vời. Tôi cần bao nhiêu set và tôi phải đến phòng gym bao nhiêu lần để làm cho bắp tay này phát triển? Câu trả lời đó phụ thuộc vào việc bạn đã làm bao nhiêu trước đó. Được rồi. Nhưng nếu bạn mới đến phòng gym, hai buổi tập mỗi tuần với hai đến ba set mỗi buổi tập cho bắp tay của bạn sẽ là điều khiến bạn có được sự tiến bộ nhất quán trong nhiều tháng trời. Thật sao? Bạn có thể làm nhiều hơn không? Có. Bạn có phải làm như thế với tư cách là một người mới không? Không. Cuối cùng, khi bạn trở nên tiến bộ hơn, bạn có cần thực hiện nhiều set hơn và có thể nhiều buổi tập hơn để có kết quả tốt hơn một cách nhất quán không? Có. Nhưng đối với những người mới chưa đến phòng gym nhiều hoặc hoàn toàn, liều lượng tối thiểu hiệu quả là rất nhỏ.
Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt:
Đó là lý do tại sao tôi có thể nói những điều như nếu bạn tập thể dục 20 phút hai lần một tuần, bạn sẽ có được những tiến bộ tuyệt vời.
Thế nếu tôi đi tập gym và tôi thực hiện sáu hiệp cho bắp tay, nhưng chỉ đi tập một lần mỗi tuần thì sao?
Khoảng cách giữa các buổi tập cho một nhóm cơ có ảnh hưởng không?
Có chứ.
Tập luyện một lần mỗi tuần mang lại kết quả tốt.
Nhưng tập luyện hai lần mỗi tuần cho cùng một nhóm cơ cho bạn kết quả tốt hơn đáng kể.
Tập ba lần mỗi tuần so với hai lần.
Tập bốn lần mỗi tuần so với ba lần.
Tập năm lần mỗi tuần so với bốn lần tạo ra sự khác biệt đáng kể nhưng giảm dần.
Vì vậy, tập một lần mỗi tuần thì hiệu quả.
Nó sẽ mang lại cho bạn kết quả.
Tập hai lần mỗi tuần sẽ cho bạn kết quả gấp một rưỡi.
Nó tốt hơn rất nhiều.
Tập ba lần mỗi tuần thì như là thêm một chút kết quả nữa.
Vẫn đáng chú ý.
Tập bốn lần mỗi tuần thì bạn cần tập luyện một thời gian để nhận thấy sự khác biệt giữa ba và bốn.
Bốn và năm là trong bối cảnh và tinh tế, tôi không thể nói chắc chắn rằng tập năm ngày một tuần tốt hơn bốn.
Có những điều tôi cần phải biết về kế hoạch của bạn và mọi thứ khác để đưa ra kết luận đó.
Vì vậy, thực sự tôi muốn hướng tới việc tập hai lần mỗi tuần cho mỗi nhóm cơ.
Hai lần là số tối thiểu của chúng tôi.
Hai đến bốn lần một tuần là điều tôi cho rằng là khuyến nghị tốt nhất tổng thể cho mỗi nhóm cơ.
Và nếu bạn tập tất cả các cơ của mình cùng một lúc, một buổi tập toàn thân, mà hầu hết mọi người chỉ là, tôi bận rộn và không thể tập nhiều.
Nó sẽ là tất cả các cơ chính của cơ thể bạn trong cùng một buổi tập hai, ba hoặc bốn lần mỗi tuần.
Và đó là một kế hoạch tập thể dục tuyệt vời cho người mới bắt đầu.
Có điều gì đang xảy ra trong các cơ của tôi khiến chúng phát triển và lớn lên?
Và khi nào thì chúng phát triển?
Có phải khi tôi đi ngủ vào ban đêm không?
Có phải khi tôi, chúng có phát triển ngay khi tôi cuộn tạ không?
Thực sự đang xảy ra điều gì?
Bởi vì đôi khi hiểu những gì thực sự diễn ra bên trong giúp tôi suy nghĩ và thay đổi hành vi của mình.
Vâng.
Vì vậy, kích thích chính cho sự phát triển cơ bắp là có những cỗ máy phân tử trong các cơ của bạn, trong các tế bào cơ của bạn, và chúng được thiết kế để phát hiện sự hiện diện của áp lực.
Khi các cơ của bạn tạo ra áp lực, các cỗ máy nhận diện phân tử sẽ nói, ồ, chúng ta có áp lực ở đây.
Và chúng bắt đầu nói với các phần khác của tế bào, như, này, hãy bắt đầu quá trình phát triển cơ bắp này.
Bắt đầu đi.
Chưa xảy ra.
Bắt đầu đi.
Đó là kích thích cho sự phát triển cơ bắp.
Có một số cơ chế khác mà có thể ảnh hưởng, và một số trong số đó là sự tách biệt các chất chuyển hóa, đó là một cách rất tinh vi để nói về sự mệt mỏi.
Bạn biết đấy, vào cuối một hiệp, bạn cảm thấy, ồ, các chất chuyển hóa, các sản phẩm phụ của việc tập luyện, nếu chúng tích tụ đến mức cao, đã được chứng minh trong rất nhiều nghiên cứu trên động vật và một vài nghiên cứu ở người rằng, về mặt cơ chế, chúng có thể cũng nói với các cỗ máy phân tử rằng phát triển cơ cho bạn.
Một lần nữa, sau, hãy, ồ, bắt đầu quá trình phát triển cơ bắp.
Một cơ chế khác là sự bơm.
Vì vậy, bạn biết đấy, bạn thực hiện một vài hiệp bắp tay.
Bạn cảm thấy, ôi Chúa ơi, có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?
Nháy mắt với một cô gái nào đó.
Cô ấy chạy đi, như thường lệ.
Và sự sưng tế bào thực tế có thể đóng vai trò nguyên nhân trong việc tạo ra nhiều sự phát triển cơ bắp hơn.
Nhưng chúng tôi biết rằng ít nhất 80% sự phát triển cơ bắp mà bất kỳ ai sẽ thấy là nhờ vào những thụ thể cho áp lực.
Sự phát triển cơ bắp, ngay khi bạn rời khỏi gym, là tiêu cực vì gym mang tính phân hủy.
Nó phá vỡ cơ bắp của bạn.
Thực sự, việc tập luyện phá hủy nhiều cơ bắp hơn là xây dựng.
Tuy nhiên, khi bạn về nhà và bạn bắt đầu ăn thực phẩm, protein, carb, chất béo, và bạn có nhiều bữa ăn mỗi ngày và bạn đang nghỉ ngơi, khi thực phẩm được đưa vào, một vài giờ sau khi tập luyện bắt đầu, nếu bạn đo sự phát triển cơ bắp một cách nhất quán, điều này thực sự rất khó thực hiện, bởi vì họ không làm việc này quá thường xuyên.
Bạn phải giữ mọi người trong phòng thí nghiệm, bạn phải làm nhiều loại xét nghiệm và đo tất cả những thứ kỳ lạ này.
Mỗi vài giờ, họ đo lường, lượng phát triển cơ bắp đang diễn ra trong bắp tay tăng lên và lên và lên.
Và nó thường đạt đỉnh khoảng nửa ngày đến một ngày rưỡi sau khi bạn tập, tùy thuộc vào mức độ khó khăn của bài tập.
Nếu bài tập khá dễ, nó sẽ đạt đỉnh sớm hơn một chút và giảm dần khoảng một hoặc hai ngày sau.
Nếu bạn tập thật sự căng thẳng, nó sẽ đạt đỉnh khoảng một ngày, một ngày rưỡi sau, và sau đó nửa tuần sau, nó sẽ lại trở về mức cơ bản.
Nhưng đó là một đường cong rất mượt mà và bạn đang phát triển cơ bắp ở mỗi điểm dưới đường cong đó.
Vì vậy, khi bạn hỏi, có phải trong khi tôi ngủ không?
Có phải khi tôi ăn không?
Có phải khi tôi nghỉ ngơi không?
Câu trả lời là tất cả những điều đó, ngoại trừ không phải ở gym.
Bạn không phát triển cơ bắp ở gym.
Bạn chỉ gửi cho mình một tín hiệu để phát triển cơ bắp ở gym.
Và những gì bạn làm bên ngoài gym cũng quan trọng.
Vì vậy, một số người tập luyện rất chăm chỉ.
Họ không ăn đúng cách.
Họ không ăn đủ protein.
Giấc ngủ của họ hoàn toàn, chèn một từ xấu ở đây, và mức độ căng thẳng của họ rất điên rồ.
Họ tập luyện chăm chỉ, và sau đó tuần này qua tuần khác, họ nói, tôi không thấy bất kỳ kết quả nào cả.
Đúng vậy, nhưng thực ra, kết quả được tạo ra khi bạn nghỉ ngơi, khi bạn ngủ, khi bạn ăn thực phẩm dinh dưỡng.
Chúng được kích thích trong buổi tập, nhưng đó chỉ là giai đoạn một.
Giai đoạn hai, sự phát triển thực sự diễn ra bên ngoài gym, và nó không xảy ra vào bất kỳ thời điểm cụ thể nào, như một “cửa sổ ma thuật” hai giờ sau gym.
Như, đó là lúc tất cả sự phát triển xảy ra.
Thực tế là lúc đó chỉ là khi nó bắt đầu tăng lên.
Nó diễn ra bốn ngày sau.
Vì vậy, nếu bạn tập hai lần một tuần, bạn tập vào thứ Hai, bạn đang phát triển nhiều cơ bắp vào tối thứ Hai, thứ Ba và thứ Tư.
Về cuối thứ Tư, bạn thực sự không phát triển nhiều cơ bắp hơn.
Bạn trở lại gym vào thứ Năm.
Bạn lại tập luyện chăm chỉ.
Bạn đột phá lên.
Đến Chủ nhật, bạn đã hoàn toàn thư giãn.
Vào Chủ Nhật, bạn sẽ không phát triển được cơ bắp nào. Cơ thể bạn thực sự đang hồi phục rất nhiều từ sự mệt mỏi. Và đến thứ Hai, bạn sẽ tươi mới như dưa chua và sẵn sàng bắt đầu lại.
Mất bao lâu để tôi mất đi các cơ bắp mà tôi đã tích lũy nếu tôi không quay lại phòng gym?
Vậy thì, lại trở về với cơ bắp tay trước. Tôi tập luyện cho nó. Tôi tập 2 lần một tuần. Tôi làm cho nó to và đẹp. Bao lâu trước khi nó biến mất?
Câu hỏi hay. Câu trả lời có hai phần. Phần đầu tiên là trong khoảng hai tuần không tập luyện, sự giảm cơ bắp đầu tiên mà máy móc hiện đại phát hiện được sẽ xảy ra. Vì vậy, nếu bạn không tập trong hai tuần và chúng tôi đưa bạn vào máy quét MRI hoặc máy quét DEXA, giả sử bạn không tập trong một tuần rưỡi, tôi không thể nói được. Bạn thực sự chưa mất bất kỳ cơ bắp nào cả. Bạn chỉ đang mất kiểm soát mà thôi.
Và cá nhân tôi, tôi cảm thấy như bị nghiện tập nặng. Nếu tôi không tập trong một tuần, tôi sẽ cảm thấy, ôi trời ơi, ôi trời ơi, tất cả cơ bắp của tôi đã biến mất. Có một sự thật nào đó trực giác về điều đó bởi vì khi bạn không gây áp lực cho cơ bắp của mình, khi bạn gây áp lực cho cơ bắp, chúng sưng lên một chút và phình ra một chút.
Vì vậy, khi bạn không tập trong nửa tuần đến một tuần, cơ bắp của bạn trông nhỏ hơn, như thể chúng đã mất trọng lượng, nhưng thực sự là chỉ mất nước mà thôi. Bạn chỉ cần một buổi tập ở phòng gym và nghĩ rằng, ôi trời ơi, cơ bắp tay của tôi đã biến mất. Một tuần rưỡi sau, bạn tập một buổi cuối cùng và bạn co cơ lên và nói, ôi trời ơi, tôi to nhất từ trước đến nay. Tôi chỉ bị ảo giác trong suốt thời gian đó vì các cơ bắp đó trở lại rất nhanh.
Sau khoảng hai tuần không tập, chúng ta bắt đầu mất cơ. Nhưng điều đó xảy ra rất chậm và mất vài tuần, vài tuần, vài tuần. Sau vài tháng không tập, bạn sẽ thấy bắp tay mình nhỏ hơn đáng kể, nhưng có lẽ không nhỏ bằng khi bạn bắt đầu tập luyện vì các cơ bắp của bạn có một loại trí nhớ nhất định, nếu chúng ta có thể gọi như vậy.
Điều đó có đúng không? Rất đúng.
Và thường thì khi bạn có được một lượng cơ bắp ban đầu, đặc biệt là nếu bạn đã tập nhiều năm, chúng sẽ không bao giờ trở lại kích thước như khi bạn bắt đầu nữa. Chúng sẽ luôn lớn hơn cho đến khi bạn đạt đến độ tuổi 80 hoặc khoảng đó. Nói như vậy, vâng, bạn sẽ thấy sự giảm kích thước. Vì vậy, hai tuần là câu trả lời trực tiếp ở đó. Và sẽ mất vài tuần, vài tuần và vài tháng để rút lui.
Tuy nhiên, đây là phần hai và đây là tin tuyệt vời. Bởi vì tình huống trí nhớ cơ bắp đó, dù mất bao nhiêu thời gian để bạn có được các cơ bắp ban đầu, bạn sẽ mất ít thời gian hơn một bậc, khoảng một hệ số 10 để có được chúng trở lại. Nếu bạn đã từng cơ bắp hơn trước, nếu bạn đã có cơ bắp lớn hơn, chúng trở lại kích thước cũ của chúng.
Nếu bạn đã tập luyện trong tám tháng, bạn có một bắp tay lớn hơn, và bạn dừng tập trong ba tháng. Và nó trông hầu như giống như khi bạn bắt đầu. Nếu bạn rất cẩn thận, như, được rồi, có một chút lớn hơn, nhưng thực sự là chỉ trở lại điểm bắt đầu.
Hầu hết mọi người nghĩ, ôi trời ơi, thêm tám tháng chỉ để quay lại nơi mà tôi đã bắt đầu? Như, quên phòng gym đi. Sự thật là sau khoảng một tháng, có thể chỉ cần ba tuần, bạn sẽ có kích thước bắp tay giống như trong thời kỳ cao nhất của mình. Bởi vì mức độ mà mô của bạn phát triển, nếu trước đó nó đã ở một kích thước nhất định, đặc biệt là nếu nó lớn hơn bình thường một cách đáng kể và bạn giữ nó trong một vài tháng và một vài năm, nó sẽ trở lại một cách rất nhanh chóng.
Nếu bạn trải nghiệm điều này, cảm giác như bạn không thể tin được rằng nó đang xảy ra với bạn. Họ có thể kiểm tra điều này một cách khoa học không? Ô, có, mọi lúc.
Vâng, những nghiên cứu về tái huấn luyện, giảm huấn luyện, tái huấn luyện. Ô, họ đã thực hiện những nghiên cứu ở đó mà họ cố tình, như, tập luyện một thời gian, và họ dừng tập một thời gian dài, và họ xem mất bao lâu để quay trở lại. Và có một nghiên cứu mà tôi biết vài chi tiết, có một nhóm người đã tập luyện liên tục trong nhiều tuần, và một nhóm khác đã tập luyện liên tục trong vài tuần, rồi nghỉ hoàn toàn hai tuần ở giữa, và sau đó họ bắt đầu tập lại vài tuần sau.
Cả hai nhóm đều có sự khác biệt về kích thước cơ bắp giống hệt nhau vào cuối nghiên cứu. Và vì vậy bạn sẽ thấy, được rồi, nhóm đó đã tập luyện liên tục không bao giờ nghỉ hai tuần. Chúng ta có thể nói rằng họ đã cố tình, như là, lãng phí hai tuần thời gian của họ mà không có lý do gì không? Uh-huh.
Vâng, cơ thể bạn sẽ quay trở lại nhanh chóng việc lấy lại cơ bắp đã mất đến nỗi đây thực sự là một tin tuyệt vời, bởi vì, xem nào, giả sử bạn đã tập luyện liên tục suốt cả năm. Mùa lễ đến. Mùa đông đến. Bạn sẽ không đến phòng gym nhiều khi đó. Có thể là không đến chút nào. Ba tuần sau khi không đến phòng gym, bạn nhìn vào gương. Bạn thấy mình trông nhỏ hơn hoặc kiểu hơi xẹp hơn, và bạn nghĩ, ôi trời ơi, tôi sẽ phải bắt đầu lại từ đầu. Không phải đâu.
Hai tuần sau, bạn lại ở trong tình trạng tốt nhất của cuộc đời mình. Nếu bạn rời khỏi phòng gym sáu tháng, một hoặc hai tháng sau, bạn lại ở trong tình trạng tốt nhất của cuộc đời mình. Đó là cách mà nó trở lại nhanh chóng như vậy.
Vì vậy, điều này thực sự là tin tốt cho bất kỳ ai chưa từng đến phòng gym và cảm thấy có lỗi về điều đó. Hãy quay lại. Hãy tập luyện lại một cách đều đặn. Bạn sẽ lại bùng nổ.
當你把所有那些你想達成的事都想清楚之後,如果我們把它們條文化成一堆練習或你必須開始注意的健康面向──我需要注意什麼、你需要注意什麼──哪一些是最重要的?比如我現在32歲,若我想在「人生最後十年」達成剛剛跟你說的那些目標,我現在應該把健康的哪些部分放在首位?
沒有人在臨終前會說「希望我當初力量更小、耐力更差」。所以你不可能太強壯,也不可能太有體能。唯一會讓人放慢追求力量或體能的理由,一是這樣做會犧牲到其他的健康或生活面向;二是把某項追求做得太極端會增加受傷風險。換句話說,我今天可以比現在更強嗎?可以。
舉個例子:在阻力訓練裡,單純追求最大力量的黃金區間是 1 到 5 次。當你想最大化力量時,你就要做 1、2、3、4、5 次的重量。當你開始想著肌肥大(肌肉體積)時,我們會把次數拉到大約 7、8、9、10、11、12 次。當我們在談肌肉耐力,次數通常會超過 15 次。這些就是阻力訓練的一般模式。所以如果我的目標是為了外觀想增肌,我就要把次數目標定在 5 次以上,通常會是 10 或 12 次。若我純粹在想力量,就是用更重的重量但次數更少;若我想要肌耐力,則要用更高次數、較輕重量。
我們可以在這方面講得更細,但回到重點:為什麼我現在不常做 1 到 5 次的訓練?事實上,現在我幾乎不做任何 1 到 5 次的訓練。為什麼?因為用 1 到 5 次訓練會帶來風險,尤其是針對大重量的複合動作。因此我可以接受力量上的小幅折衷,只要當然還是在變強;我會選擇較高次數的訓練負荷。通常我的目標是 8 到 12 次,每組預留 1 到 2 次(也就是每組大約距離力竭還剩 1 次左右)。這就是我現在阻力訓練的方式。意思是每一組我都會把重量調到差不多要到力竭或距離力竭一兩次的程度。我今天訓練時,應該沒有少於 7 次,也沒有超過 12 次,重量會不斷被調整來達到那個狀態。
例外是一個動作:我有做伏地挺身。伏地挺身比較偏向肌耐力,做的次數當然比較多,但幾乎其他動作都落在那個 8–12 次的範圍。所以我並沒有把力量完全做到最大化,因為那樣的代價在受傷風險上可能太高。類似地,我也不會 24/7 都在做力量訓練,因為我還要騰時間做耐力訓練和其他類型的訓練。
你多久做一次阻力訓練?我一周做三次阻力訓練。那你一般多久訓練一次?我幾乎每天都在訓練。為什麼?因為我的訓練強度大部分天並不會太高,至少每周有三天的阻力訓練是比較吃力的,因為我每個肌群大約只每週練一次,所以當練的時候我會把那 90 分鐘好好猛練那些部位。我的有氧安排是一週四天有氧、三天阻力訓練,其中三天有氧是 Zone 2(第二心率區間)的輕強度日,通常我騎腳踏車時強度是那種還可以講話、但有點吃力的程度,對我來說大約是心率 140 下/分左右,那種強度對我來說不會造成太大負擔,幾乎像恢復日。而每週會有一天是非常非常硬的 VO2max 高強度日,那天消耗許多體能——那就是明天,我已經不太期待了。
你會在阻力訓練日也做有氧嗎?不會,我沒有。所以七天裡是四天有氧、三天阻力。不過夏天會改變,我會加三天游泳訓練,屆時有些游泳會和阻力訓練同天進行。你在做阻力訓練前會在踏步機上踩 20 分鐘或騎 20 分鐘熱身嗎?不會。我知道很多人會這樣做,很多人會說「我要先在跑步機或踏步機上暖身一下再去舉重」,但我對如何為舉重做暖身有很明確的看法:在跑步機上走或跑、或在踏步機、腳踏車上暖身,其實不是最能預備舉重動作的方式。我認為為舉重暖身時,最好用能直接準備你去舉的動作來暖身。
舉例來說,如果是腿日──例如星期一是腿日──我會先做一堆核心穩定的練習,做很多動態神經肌肉穩定化(dynamic neuromuscular stabilization)的動作,你會進入那些像嬰兒發展期的「六個月姿勢」,在動作中學會啟動核心。接著我會做一連串像 90/90 或所謂 shin-box(脛箱)等動作,那種動作是你在地面上的姿勢,可以先從等長(isometric)做起,但最終會做緩慢的離心與向心收縮。
有一個動作階段是用來激活臀部,所以我基本上會做整套 DNS(發展性神經肌肉穩定)序列。
然後我會做動態活動準備,也就是一堆彈跳和大量的腳步動作,
接著我會用非常輕的重量開始,所以我會去做腿伸展機,用非常非常輕的重量做腿伸展、非常非常輕的腿彎舉,然後再回來做更多的跳躍、移動和弓步來回切換。這樣我會花大約 20 分鐘在熱身上,但這個熱身是為了讓我去舉重做準備;如果我只是坐在腳踏車上踩一圈,那並不能模擬我開始負重時會做的動作。
我現在特別在意受傷,因為我 32 歲了;當我二十幾、三十出頭的時候,似乎幾乎什麼事都能做,什麼都不會壞掉。但我做肩推等動作時也受過幾次傷,我有個朋友最近也有類似的傷,讓他休息了三、四個月——他做肩推時拉到了背或頸部,後來甚至無法轉頭。說到受傷的話,
如果我想避免受傷,我這樣理解對嗎:導致受傷的原因基本上只是直接走進來就嘗試舉很重的東西?還是在健身房裡有更上游的因素會導致受傷?
不是沒有可能直接抬重會造成受傷,這確實是一種提高受傷風險的方式;但也有其他方式會造成。我常想到的一類受傷是小腿、跟腱那一帶的肌腱受傷。我覺得這是人隨著年紀變大的時候會遇到的真實問題,你常聽到像我這年紀的人撕裂跟腱的事。那真的是個毀滅性的傷害──雖然通常可以復原,但會讓你停擺大約六個月。
很多這類受傷發生是因為個體肌力還在,但肌腱的柔韌性降低了,部分原因是他們比較少做跳躍動作。這就是為什麼我總是從低強度的跳躍開始熱身,然後慢慢提升到高強度跳躍。跳躍其實是訓練中非常重要的一環,但我們常常視為理所當然。當你的跳躍能力消失時,影響很大。跳躍可以指啟動跳躍,也可以指從某物上跳下並能控制自己停止,這些都是非常重要的技能。
像跳繩就很重要,腳不停地這樣移動,作用像減震器一樣,小腿和跟腱要不斷改變長度,這種調適性是韌性的一個重要部分。我認為這至少應該是每個人熱身的一部分,最好能成為訓練的一部份。
我很想請你說服聽眾:肌肉量對長壽很重要,還有請在這之內說明為什麼腿日重要,因為我們都會逃避腿日,包括我自己,有時我需要別人再提醒我為什麼要加強腿部訓練。
我認為,肌肉量大概是與長壽高度相關的指標,排在力量和心肺適能(VO2max)之後,差不多是第二或第三重要的關聯指標。為什麼會這樣?首先,肌肉量在某種程度上就是力量的一個代理指標,通常肌肉越多,力量越大。當然有例外,我們也知道有些瘦小卻異常強壯的人,我有病人就是這樣,他們天生偏瘦但測試時在力量上表現驚人;當我看到他們各方面都很強壯時,我不會太擔心他們的纖瘦體型。
肌肉量的另一個好處是它是處理葡萄糖的場所,從代謝角度來看,你肌肉量越大,你處理與緩衝葡萄糖的能力越強。為什麼這很重要?因為隨著年紀增長,一個顯著的特徵是處理與緩衝葡萄糖能力下降,當血糖調節越來越差,各種壞事就會發生。最極端的例子是第二型糖尿病,一旦有人得了第二型糖尿病,他們就面臨視力下降甚至失明、肢體截肢、以及性功能障礙的風險。陰莖含有大量微小血管,糖化蛋白在那裡累積越多,血流就越差,腦部的小血管也會受損。當血糖失衡時,這些都是極具問題性的後果。
除了明顯的方法──能量平衡、不要吃太多──你可以做的最重要事之一就是確保你擁有大量對胰島素敏感的肌肉,也就是在睡眠良好並有運動的前提下擁有較大的肌肉量。這樣一來,你吃下的葡萄糖就有很好的去處。這會不會阻止我長腹部脂肪,因為葡萄糖會被儲存在肌肉而不是其他地方?這仍然取決於總能量平衡,但顯然會有差異。增加肌肉是減少脂肪儲存能力最可靠的方法之一。
我做過握力測試,已經做了兩次。你是指那種握力計,還是指懸吊測試?我其實是在 Brian Johnson 家用握力計做過一次,然後我也和…
Andy Galpin 和別人跟我說這是一個壽命的指標,但我一直不太懂為什麼 —— 只是測我的力量嗎?嗯,握力。在所有力量指標裡,握力跟壽命的相關性是最高的之一。我們其實比較喜歡做像你同事昨天做的那種十秒測試,但更偏好用懸垂(dead hang),就是讓他們掛在單槓上,計時他們能掛多久。這是個很好的握力指標,因為它也會相對於體重去衡量。
我們希望看到人至少能在單槓上掛兩分鐘。那為什麼這和壽命有這麼高的相關性?正如你說的,原因在於力量。如果你的握力弱,要在上半身任何地方變強都很難。想想推、尤其是拉——所有真正衡量上半身力量的動作都需要強大的握力。如果你的握力強,手就強,前臂就強,肩胛也會強,並且這個連鎖往上連到肋骨,整個肌肉鏈都會受益。這也是為什麼我們喜歡用懸垂來測試,因為懸垂測的是整個系統:它測你的真正握力、肩胛的穩定能力、肩關節的穩定性,基本上測整條鏈條。
我也覺得這有很實際的一面。人們往往低估衰弱(frailty)或肌少症對老年人的影響,以及跌倒對老年人的破壞性。你現在三十二歲,覺得要擔心跌倒很荒唐、很不可思議,但事實上那對老年人是致命性的。當你一旦到 65 歲——那也沒離你很遠,65 歲並不算很老——如果你因一次跌倒導致髖部或股骨骨折,你一年之內的死亡率大約是 15% 到 30%。想想看,這是個驚人的數字。那次跌倒可能直接造成急性致命的情況:頭部重創、脂肪栓塞、血栓等;也可能是在康復過程中永遠無法恢復,無法再次茁壯起來。
更令人不安的數據是:在所有倖存者中,有一半人再也無法恢復到受傷前的功能水準。也就是說,他們可能一輩子都需要拐杖之類的輔助。
你剛剛提到的 Andy Galpin 常談到這個問題,很多原因其實跟腳的爆發力(foot explosiveness / power)有關。你平常不太怕跌倒,是因為當腳絆到東西或滑了一下,你能迅速重新調整並站穩,對吧?那就是力量中的「爆發力」。你腳有快速調整的能力,所以不會摔倒。這種能力來自特定的肌纖維,叫做 2b 型肌纖維,這類纖維是隨年齡首先萎縮的;事實上你現在已經到了巔峰,從現在開始就是往下走了。
謝謝你。是的,我比你大二十歲,我現在的爆發力只有二十年前的一小部分。我靠各種練習拼命維持,盡量把它保持得高一些。
為什麼七、八十歲的人會一直跌倒?很多人以為是平衡的問題,但不只是平衡。他們和你我每天遭遇的踉蹌是一樣的情況,差別在於他們能否靠腳或小腿的爆發力撐住,或能否快速抓住什麼並調整。這其實是爆發力不足的問題。
那我現在 32 歲要練什麼,才能確保比方說以後碰到東西能快速調整,到了 70 歲還能做到?我認為跳躍是一個很棒的方法。我自己也用一些專門的器材來訓練爆發力,因為爆發力和力量不同。力量是移動一個力的能力,跟移動速度無關;爆發力是力和速度結合下的最大產出。若把力放在 x 軸、把功率放在 y 軸,曲線會是倒 U 型:當你移動的重量(力)越增加,且盡可能快地移動時,你的功率會越來越高;但到了某一點,重量太重,動作越來越慢,功率反而下降,所以有一個最佳區間。為此我會用某些專門器材做訓練,但即使沒有那些機器,跳躍(例如垂直跳)也是產生爆發力的一個非常重要的方法。
那平衡呢?我去過 Brian Johnson 家……
當時他在煮我也不知道是早餐還是午餐什麼的,他還一邊站在半球上保持平衡──你見過那種東西吧?對,就那種。我想我沒問他為什麼要站在上面,但我猜你是為了訓練平衡。腿上有某些肌肉,很多訓練對於平衡都很棒。任何會製造出不穩定性的東西都很好,因為,唔,沒有更好的說法的話,我聽過有人把它形容成「腳的問題解決」。好,對。所以如果你想想站在任何不穩定的表面,甚至只是走在不穩定的地面上──如果你看一個人的腳,他們的小腿在走路時其實是在不斷變動的。像碎石小徑那種,你會看到如果這是我的小腿,你會看到小腿肌肉不斷在調整。
我真的很喜歡那些會強迫做這種訓練的東西。你做柔軟度訓練嗎?是的。我其實天生比較放鬆,所以如果你問的是那種靜態拉筋,我不做。但我所有那種穩定性和動態的訓練都包含了末端範圍的動作。舉個例子來說,為什麼我覺得所謂的「柔軟度」觀念可能有點被誤解:如果你讓一個人站著、腿打直去摸腳趾,大多數人會說那是很好的腿後側(股二頭肌)柔軟度測試,對吧?而且大部分人做不到。可他們沒意識到的是,每個人的腿後腱長度其實都足夠讓他們做到那個動作,之所以做不到是因為他們的中樞神經系統不會允許(釋放)他們那麼做。明白嗎?
有趣吧?中樞神經系統會不讓你去做,因為對它來說那感覺不安全。我怎麼知道?因為如果你把一個人在全身麻醉下,幾乎可以把他放到任何可能的位置。所以如果一個人在全身麻醉下躺在手術台上,你可以把他的腿抬到這裡;而清醒時你沒辦法把腿抬過那個高度。等他們從手術醒來,他們會發現拉傷了腿後腱嗎?完全不會,他們甚至不知道自己的腿被移動過。差別就在於在全身麻醉下,他們的大腦沒有發出「別抬」的信號給腿。為什麼大腦會對個體這麼做?這是我個人體驗學到的。
大約六年前我扭到背,做了一次不必要地重的硬舉,推得有點過頭,然後我在養一個非常緊繃的腰方肌(QL),整個背卡到不行。我去跟一個朋友訓練,他其實是把我介紹給一個叫做 DNS(動態神經肌肉穩定化)這套東西的人。當時我僵得像塊木板,向前彎的時候都彎不過膝蓋,已經痛了三天。我們做了一系列大約 40 分鐘的練習,其中包括我仰躺、雙腿抬起、他的身體壓在我身上,所以我的腳是放在他的胸口上,我做等長推壓,同時練習製造腹腔內壓。大概做了 40 分鐘後,我的手掌已經能貼到地上了。
那麼我是怎麼從不能彎到膝蓋,到在背痛三天的情況下 40 分鐘內手掌貼地?差別在於:當我背痛的時候,我的身體不讓我往下──身體在說「不行,你的背有問題,我在保護你,因為你不穩定,你不能再往前了」。我們透過這些動作和一連串的練習,基本上──我這樣說有點簡化、也有點把身體人格化──是讓我的大腦知道「沒事,你是穩定的、穩定的、穩定的,背是安全的,背是安全的」,然後就放手了,然後啊,我的手掌就在地上了。
所以我喜歡測試這個。有時候我早上起床就做五分鐘的呼吸練習,當我硬得像塊木板時就在地上做一些姿勢。為什麼是呼吸練習?因為呼吸是我創造腹腔這個「圓筒」的方式,我試著把圓筒底往下推。盆底是圓筒的底部,橫膈膜是圓筒的頂部,整個腹部是圓筒的側壁,我每天都會做這些練習,通常是仰躺,這也算是我的熱身之一。這只是讓我圍繞在產生腹腔內向心壓力的地方做一些自我調整的方式。
關於你的重訓安排給我一些建議吧。你每個訓練日做多少動作?我很好奇。你一周練三天做力量與阻力訓練,是不是像很多人那樣把肩膀和背分開練?對,沒錯。週一是純下半身,週三是手臂和肩膀,週五是胸和背。超簡單,沒什麼高深的,一次大概一個小時──我是說實際上是一個半小時的舉重練習再加上大約 20 分鐘的熱身。所以在胸與背的那天,你做幾個胸部動作?四個。背部也是四個。然後我會把它們做成超級組(superset),每個動作我可能做五組工作組,因此也包含很多熱身。我也會做其他東西,像藥球猛擊之類的動作。
近年來做那些高風險項目或各種精英耐力賽的人大幅增加,這變得非常流行也很有趣,甚至像……(原文到此結束)
我知道有跑步俱樂部,但事實是現在比以往任何時候都有更多人在跑馬拉松。
你覺得為什麼會這樣?我不知道,但我認為這整體上是件非常正面的事。
我的意思是,我確實覺得越來越多人開始做像背負行軍(rucking)和跑步這類的活動,並且從中找到一種同伴情誼。我唯一希望的是人們能以可持續且安全的方式去做,讓他們能夠長期持續下去。你知道,我總是抱持希望,不管人們在做什麼,都不要把自己弄傷。
因為再說一次,第一條規則就是別受傷。你在玩——你想玩的話,這個遊戲的重點就是要盡可能長久地玩下去。
你剛才聽到的是之前某集最常被重播的片段。如果你想聽完整的一集,我已在下方連結,詳情請看描述。謝謝。
你說有效訓練有兩種類型。
其中之一是肌肉肥大型訓練。
很好。
另一個是循環訓練。
所以循環訓練是根據科學原則組織任何你想要的訓練。
肌肉肥大型訓練是一種訓練方式。
它只是針對肌肉增長的訓練。
這就像是個華麗的科學術語,只是為了讓你更壯,增長肌肉。
這就是肌肉肥大的技術定義。
當你進行肌肉肥大型訓練時,你可以根據感覺隨意進行。
在大多數情況下,這樣的訓練會產生相當不錯的結果。
但為了獲得最佳的結果,你需要對訓練進行循環安排。
循環訓練是以科學的方法來組織你的訓練,以便大致達到三個目標。
其中一些目標更適合運動員,而不適合普通人。
獲得最佳的結果。
在適當的時間達到巔峰,比如為了夏天的六塊腹肌。
並最小化受傷風險。
而你利用所有已知的科學,根據證據制定的計畫,現在被認為是循環計畫。
這就是這兩個概念之間的關係。
我需要了解什麼關於肌肉肥大,才能夠實現它?
有沒有什麼真正基礎的知識?
因為我認為每個人都希望增長一些肌肉。
我覺得我在健身房花的時間太長了。
我認為我可以更有效率的進行訓練。
你會建議我在肌肉肥大增長方面應該考慮哪些基礎原則?
第一個是特異性。
這是所有運動訓練和運動科學中最重要的原則,那就是:我來這裡是為了什麼?
我想要什麼?
因為你可以在健身房做一堆練習,然後就覺得很棒。
然後有人問你:你有得到你想要的結果嗎?
你會說,我想要的是更大的二頭肌。
那麼你做了多少二頭肌的練習?
我想,可能有直立划船吧。
所以我想要一個更大的二頭肌。
如果我們專注於讓史蒂芬·巴特利特的左二頭肌變得更大。
特異性告訴你自己,好吧,我想要更大的二頭肌和其他 X、Y、Z 的肌肉。
然後我們進入過載原則,這意味著你必須挑戰自己。
如果大多數的組別,旁觀者無法分辨你是在熱身還是在進行一組真正的訓練,那就有問題了。
所以在你所有組的末尾,無論重量是變慢了,還是即使速度相同,對你來說,它們都感覺難度增加。
你知道,你做這個這個這個,幾次重複後,你會覺得:這正是你想要的。
每一組真正的訓練都應該是具挑戰性的。
你應該以一點點的緊張心情開始每一組真正的訓練。
像是:哦,天啊,這要試試看了。
一旦你有了這種感覺。
而一組就是一系列的重複次數。
對的。
所以如果我做10次重複,那就是一組。
一組。
對。
所以你的每一組都必須夠重。
每組大約在五次到三十次重複之間,直到最後幾次接近你無法保持良好技術並舉起重量的時候。
你可以這樣算。
所以並沒有一個完美的重複次數。
有。
這是一個貿易秘密,我得在鏡頭外告訴你。
好的。
需要簽署保密協議。
好的,我們已經關掉鏡頭了。
好了,太好了。
所以是17。
所以有許多上下文的細微差別。
有些人他們的某些肌肉似乎對五到十次的組別反應更好。
而其他的人,即使是同一個人,可能在他們的身體上有些肌肉對二十到三十次的組別反應更好,甚至所有介於兩者之間的情況。
但通常來說,在運動科學的研究中,會有一組人進行大約五次的訓練,而另一組則進行大約三十次的訓練。
而他們在8週、12週、16週後的肌肉增長變化在統計上是無法區分的,這就意味著如果我不標示這些小組,而你不知道哪一組是高重複的,哪一組是低重複的,你其實無法告訴我誰做了高重複訓練或低重複訓練。
對於肌肉增長而言,大致上是相同的。
這實在太瘋狂了。
我們使用的是相同的重量。
我猜是。
不,不同的重量。
對五次重複來說具有挑戰性的重量,要比對三十次重複來說的挑戰性重量要重得多。
好的。
所以我總是很好奇這一點,當我去健身房時。
我想知道我是否應該做, 我不知道,十公斤做三十次,還是二十公斤做十次。
這兩種答案都是對的。
沒有錯誤的答案。
只要我在這些組結尾時感受到的負荷主觀上是有挑戰性的,那它們都有相同的機會增長我的肌肉。
好的。
有趣。
這真是個好消息,因為這意味著我在家可以拿任何重量範圍的器材,而不必一定要有非常大的重量才能增長我的肌肉。
只要它們不小到你做45次的時候,覺得我可以永遠這樣做。
或者它們不大到你根本無法做兩次。
在大約五次到三十次之間的挑戰性重複都是非常好的。
我需要做多少組,每週要去幾次健身房才能讓二頭肌增長?
這個答案取決於你之前做了多少。
好的。
但如果你是健身房的新手,每週兩次,每次針對二頭肌做兩到三組的訓練,將會帶來幾個月的持續進步。
真的嗎?
可以做更多嗎?
是的。
作為初學者必須這樣做嗎?
不。
最終,作為更高級的人,你需要做更多的組,或許更多的場次以獲得持續的更好結果嗎?
是的。
但是對於那些不常去健身房的人來說,最小有效劑量是極其小的。
這就是為什麼我可以說,如果你每週兩次,每次運動二十分鐘,你會獲得很大的增益。
如果我去健身房,做六組二頭肌的訓練,每週只去一次呢?
運動對於某一肌肉群的距離是否會影響到效果?
會的。
每週一次的訓練能帶來不錯的結果。
但是每週兩次針對同一肌肉的訓練會給你明顯更好的效果。
每週三次訓練與兩次相比,
每週四次訓練與三次相比,
每週五次訓練與四次相比,則是成指數遞減的顯著差異。
所以每週一次的訓練是有效的。
它能讓你看到成果。
每週兩次的訓練會讓你獲得約1.5倍的效果。
效果好得多,明顯更好。
每週三次的訓練會讓你獲得一些額外的結果,
仍然是很顯著的。
每週四次的訓練就得訓練一段時間後,才能察覺到三次與四次之間的差別。
四次與五次之間的差異是有上下文和細微差別的,我實際上無法確定每週五次一定比四次效果更好。
我需要了解你的計劃和其他因素才能得出這個結論。
所以我真的希望每個肌肉群的訓練頻率是每週兩次。
兩次是我們的最低標準。
每週兩到四次是我認為針對每個肌肉群的最佳總體建議。
如果你同時訓練所有的肌肉,進行全身鍛煉,這對於大多數忙碌且無法進行大量訓練的人來說,
可以在同一個訓練中針對你身體的所有主要肌肉進行訓練,每週兩到四次。
這是一個很棒的初學者健身計劃。
那麼在我的肌肉裡發生了什麼,讓它們得以增長?
它們什麼時候會長大?
是在我晚上睡覺的時候嗎?
還是在我舉啞鈴的那一刻它們就開始增長?
實際上發生了什麼?
有時理解實際上發生的事情幫助我思考並改變我的行為。
是的。
肌肉生長的主要刺激是,肌肉細胞中有分子機器,它們的設計用來探測緊張的存在。
當你的肌肉產生緊張時,這些分子探測器會說:「喔,我們這裡有緊張。」
然後它們開始對細胞的其他部分說,「嘿,讓我們開始這個肌肉生長的過程吧。」
開始吧。
沒有發生。
開始吧。
這是一種肌肉生長的刺激。
還有幾個其他的機制可能會有影響。
其中一些是代謝產物的聚集,這是一種非常高級的說法,意指肌肉酸痛。
你知道,當做完一組訓練後,你會說:「啊,這些代謝產物,訓練的副產品,如果它們累積到高水平,
在大量的動物研究和一些人類研究中表明,從機理上來看,它們可能也會告訴分子機器,
「嘿,開始肌肉生長的過程。」
另一個是泵感。
所以,你知道,你做了幾組二頭肌訓練,你會說:「哦,天啊,這是怎麼回事,寶貝?」
朝某個女孩示威,她像往常一樣逃走。
而細胞的腫脹本身可能在促進更多肌肉生長方面發揮了因果機制的作用。
但是我們知道,任何人看到的肌肉增長至少有80%是因為這些對緊張的接受器。
在你離開健身房的瞬間,肌肉生長是一種負面現象,因為健身房是分解代謝的。
它會破壞你的肌肉。
實際上,訓練分解的肌肉比它建造的還要多。
然而,當你回家並開始攝取食物,蛋白質、碳水化合物、脂肪,並且每天吃幾餐,並且在休息,
當食物進入後,訓練開始幾小時後如果你持續測量肌肉增長,這其實是相當困難的,
他們並不會經常執行這些測試。
你必須把人留在實驗室,必須使用放射性示蹤劑並測量所有這些奇怪的東西。
每幾個小時測量時,二頭肌中正在發生的肌肉增長會不斷增加。
而且通常在你舉重後半天到一天半之間達到高峰,這取決於你運動的強度。
如果運動很輕鬆,則可能稍微早一點到達高峰,大約在一天或兩天後下降。
如果你非常努力地訓練,則可能在一天到一天半後達到高峰,然後大約半週後又會回落到基線水平。
但這是一個非常平滑的曲線,你在這個曲線下的每一點上都在增長肌肉。
所以當你問,是在我睡覺的時候嗎?
在我吃東西的時候嗎?
在我休息的時候嗎?
答案是所有這些,除了在健身房。
你在健身房不會增長肌肉。
你在健身房給自己一個增長肌肉的信號。
然後你在健身房外面所做的事情才重要。
所以有些人非常努力地訓練,卻不吃得正確,不攝取足夠的蛋白質。
他們的睡眠完全不堪入目,他們的壓力水平非常高。
他們努力訓練,而一週又一週,他們說:「我沒有看到任何成果。」
其實,成果是在你休息的時候,睡覺的時候,吃營養食物的時候產生的。
它們在訓練中受到刺激,但那只是第一階段。
第二階段,實際的增長發生在健身房之外,而不是在任何具體的時間點,比如說健身後兩小時的魔法窗口。
那根本只是在開始上升。
實際上是在四天之後。
所以如果你每週訓練兩次,週一訓練,那麼你在週一晚上、週二和週三將獲得大量的肌肉增長。
而在週三結束時,你的肌肉增長就會變得不明顯。
你到週四回到健身房。
你再次猛烈訓練,讓這條曲線上升。
到週日,你已經完全放鬆了。
在星期天,你是不會增加任何肌肉的。你的身體其實正在恢復大量的疲勞。而到了星期一,你會精神煥發,準備再次投入訓練。 如果我不回到健身房,要多久才能失去我所增長的肌肉呢? 先來集中談這個二頭肌。我每週訓練兩次,讓它變得結實而壯大。那麼,它要多久才會消失呢? 這是個很好的問題,答案可以分為兩部分。第一部分是,當你停止訓練後大約兩週內,現代儀器能夠檢測到的肌肉減少會開始出現。如果你兩週內沒有舉重,我們把你放進MRI掃描儀或者DEXA掃描儀,假設你停下來一個半星期,我無法說你有多大改變。實際上你並沒有失去任何肌肉,你只是有些發狂而已。而我本人對舉重是有些上癮的,所以如果我一個星期不舉重,我會想,天哪,我的肌肉都沒了。這其中有某種直覺的真理,因為當你不讓肌肉受到壓力時,它們確實會顯得更小,有點像是減重了,但實際上只是失去了水分。你進行一次健身訓練,心裡想,天哪,我的二頭肌不見了。一個半星期後,你再進行一次訓練,然後你展現出來,卻發現,天哪,我的肌肉變得比任何時候都大。我整個時間都在妄想,因為那些肌肉的記憶會很快恢復。 停止舉重大約兩週後,我們開始失去肌肉,但這個過程非常緩慢,持續數週。幾個月不訓練後,你的二頭肌會顯得小得多,但可能不會小到跟你開始舉重時一樣,因為你的肌肉有一種記憶,這樣說也不算過。 這是真的。很多時候,當你最初增長了一定量的肌肉時,尤其是如果你已經鍛煉了好幾年,那就再也不會回到起初的那個大小。肌肉只會比開始時更大,直到你年過八十。話雖如此,你確實會注意到大小的減少。所以,兩週就是直接的答案,然後這個過程會持續數週,甚至數月的時間才能恢復。不過,這是第二部分,而且這是好消息。由於這種肌肉記憶,無論最初獲得肌肉花了你多長時間,恢復的時間卻要少十倍左右。 如果你之前肌肉增大過,當你恢復時,它們會回到舊有的大小。如果你舉重了八個月,二頭肌變得更大,然後停止訓練三個月,結果看起來跟你開始時差不多。如果你真的小心翼翼,你會發現它有一點變大,但其實並不過就是回到起點。大多數人會想,天哪,還要再花八個月才能回到我開始的地方?那還不如不去健身房呢。事實上,大約一個月後,也許三週之內,你會擁有跟巔峰時期一樣大小的二頭肌。因為你的組織生長的程度,如果之前達到過某個大小,尤其是如果它顯著大於正常大小,而你持續保持這個狀態幾個月或幾年後,恢復的速度是非常快的。如果你親自經歷過這種情況,你會不敢相信這真的發生在你身上。他們是否能夠進行科學上的測試來證實這一點? 哦,當然,他們一直都有這樣的研究。是的,重訓研究、減量研究、再訓練。 哦,是的,他們做了很多異同的研究,故意地先舉一段時間的重,然後停止很長時間,再看多久能恢復。有一項我了解的研究,參加者們連續訓練了好幾週,而另一組則是連續訓練幾週後中間完全休息了兩週,接著又開始再訓練幾週。兩組在研究結束時的肌肉大小差異完全相同。所以你會想,喔,這組持續訓練的人從來沒有中斷過兩週。他們的時間真的是白浪費了嗎? 嗯。 是的,你的身體會快速地回到之前失去的肌肉,那是個多麼好的消息。因為,看看吧,假設你在大部分年份裡保持著一致的鍛煉。假期來臨了,冬季假期。你可能不會經常去健身房,甚至完全不去。三週後不去健身房,你看著自己,發現身材有點小或有點塌,心想,哦,我的天啊,我得從頭開始了。 其實不是。兩週後,你的身體又會回到最佳狀態。如果你放棄健身房六個月,過一兩個月後,你也會回到人生最佳狀態。就是這麼快。因此,這對任何曾經未能去健身房並感到內疚的人來說,都是個好消息。回去吧,再次保持一致,你會迅速地提高。
沒有人在臨終前會說「希望我當初力量更小、耐力更差」。所以你不可能太強壯,也不可能太有體能。唯一會讓人放慢追求力量或體能的理由,一是這樣做會犧牲到其他的健康或生活面向;二是把某項追求做得太極端會增加受傷風險。換句話說,我今天可以比現在更強嗎?可以。
舉個例子:在阻力訓練裡,單純追求最大力量的黃金區間是 1 到 5 次。當你想最大化力量時,你就要做 1、2、3、4、5 次的重量。當你開始想著肌肥大(肌肉體積)時,我們會把次數拉到大約 7、8、9、10、11、12 次。當我們在談肌肉耐力,次數通常會超過 15 次。這些就是阻力訓練的一般模式。所以如果我的目標是為了外觀想增肌,我就要把次數目標定在 5 次以上,通常會是 10 或 12 次。若我純粹在想力量,就是用更重的重量但次數更少;若我想要肌耐力,則要用更高次數、較輕重量。
我們可以在這方面講得更細,但回到重點:為什麼我現在不常做 1 到 5 次的訓練?事實上,現在我幾乎不做任何 1 到 5 次的訓練。為什麼?因為用 1 到 5 次訓練會帶來風險,尤其是針對大重量的複合動作。因此我可以接受力量上的小幅折衷,只要當然還是在變強;我會選擇較高次數的訓練負荷。通常我的目標是 8 到 12 次,每組預留 1 到 2 次(也就是每組大約距離力竭還剩 1 次左右)。這就是我現在阻力訓練的方式。意思是每一組我都會把重量調到差不多要到力竭或距離力竭一兩次的程度。我今天訓練時,應該沒有少於 7 次,也沒有超過 12 次,重量會不斷被調整來達到那個狀態。
例外是一個動作:我有做伏地挺身。伏地挺身比較偏向肌耐力,做的次數當然比較多,但幾乎其他動作都落在那個 8–12 次的範圍。所以我並沒有把力量完全做到最大化,因為那樣的代價在受傷風險上可能太高。類似地,我也不會 24/7 都在做力量訓練,因為我還要騰時間做耐力訓練和其他類型的訓練。
你多久做一次阻力訓練?我一周做三次阻力訓練。那你一般多久訓練一次?我幾乎每天都在訓練。為什麼?因為我的訓練強度大部分天並不會太高,至少每周有三天的阻力訓練是比較吃力的,因為我每個肌群大約只每週練一次,所以當練的時候我會把那 90 分鐘好好猛練那些部位。我的有氧安排是一週四天有氧、三天阻力訓練,其中三天有氧是 Zone 2(第二心率區間)的輕強度日,通常我騎腳踏車時強度是那種還可以講話、但有點吃力的程度,對我來說大約是心率 140 下/分左右,那種強度對我來說不會造成太大負擔,幾乎像恢復日。而每週會有一天是非常非常硬的 VO2max 高強度日,那天消耗許多體能——那就是明天,我已經不太期待了。
你會在阻力訓練日也做有氧嗎?不會,我沒有。所以七天裡是四天有氧、三天阻力。不過夏天會改變,我會加三天游泳訓練,屆時有些游泳會和阻力訓練同天進行。你在做阻力訓練前會在踏步機上踩 20 分鐘或騎 20 分鐘熱身嗎?不會。我知道很多人會這樣做,很多人會說「我要先在跑步機或踏步機上暖身一下再去舉重」,但我對如何為舉重做暖身有很明確的看法:在跑步機上走或跑、或在踏步機、腳踏車上暖身,其實不是最能預備舉重動作的方式。我認為為舉重暖身時,最好用能直接準備你去舉的動作來暖身。
舉例來說,如果是腿日──例如星期一是腿日──我會先做一堆核心穩定的練習,做很多動態神經肌肉穩定化(dynamic neuromuscular stabilization)的動作,你會進入那些像嬰兒發展期的「六個月姿勢」,在動作中學會啟動核心。接著我會做一連串像 90/90 或所謂 shin-box(脛箱)等動作,那種動作是你在地面上的姿勢,可以先從等長(isometric)做起,但最終會做緩慢的離心與向心收縮。
有一個動作階段是用來激活臀部,所以我基本上會做整套 DNS(發展性神經肌肉穩定)序列。
然後我會做動態活動準備,也就是一堆彈跳和大量的腳步動作,
接著我會用非常輕的重量開始,所以我會去做腿伸展機,用非常非常輕的重量做腿伸展、非常非常輕的腿彎舉,然後再回來做更多的跳躍、移動和弓步來回切換。這樣我會花大約 20 分鐘在熱身上,但這個熱身是為了讓我去舉重做準備;如果我只是坐在腳踏車上踩一圈,那並不能模擬我開始負重時會做的動作。
我現在特別在意受傷,因為我 32 歲了;當我二十幾、三十出頭的時候,似乎幾乎什麼事都能做,什麼都不會壞掉。但我做肩推等動作時也受過幾次傷,我有個朋友最近也有類似的傷,讓他休息了三、四個月——他做肩推時拉到了背或頸部,後來甚至無法轉頭。說到受傷的話,
如果我想避免受傷,我這樣理解對嗎:導致受傷的原因基本上只是直接走進來就嘗試舉很重的東西?還是在健身房裡有更上游的因素會導致受傷?
不是沒有可能直接抬重會造成受傷,這確實是一種提高受傷風險的方式;但也有其他方式會造成。我常想到的一類受傷是小腿、跟腱那一帶的肌腱受傷。我覺得這是人隨著年紀變大的時候會遇到的真實問題,你常聽到像我這年紀的人撕裂跟腱的事。那真的是個毀滅性的傷害──雖然通常可以復原,但會讓你停擺大約六個月。
很多這類受傷發生是因為個體肌力還在,但肌腱的柔韌性降低了,部分原因是他們比較少做跳躍動作。這就是為什麼我總是從低強度的跳躍開始熱身,然後慢慢提升到高強度跳躍。跳躍其實是訓練中非常重要的一環,但我們常常視為理所當然。當你的跳躍能力消失時,影響很大。跳躍可以指啟動跳躍,也可以指從某物上跳下並能控制自己停止,這些都是非常重要的技能。
像跳繩就很重要,腳不停地這樣移動,作用像減震器一樣,小腿和跟腱要不斷改變長度,這種調適性是韌性的一個重要部分。我認為這至少應該是每個人熱身的一部分,最好能成為訓練的一部份。
我很想請你說服聽眾:肌肉量對長壽很重要,還有請在這之內說明為什麼腿日重要,因為我們都會逃避腿日,包括我自己,有時我需要別人再提醒我為什麼要加強腿部訓練。
我認為,肌肉量大概是與長壽高度相關的指標,排在力量和心肺適能(VO2max)之後,差不多是第二或第三重要的關聯指標。為什麼會這樣?首先,肌肉量在某種程度上就是力量的一個代理指標,通常肌肉越多,力量越大。當然有例外,我們也知道有些瘦小卻異常強壯的人,我有病人就是這樣,他們天生偏瘦但測試時在力量上表現驚人;當我看到他們各方面都很強壯時,我不會太擔心他們的纖瘦體型。
肌肉量的另一個好處是它是處理葡萄糖的場所,從代謝角度來看,你肌肉量越大,你處理與緩衝葡萄糖的能力越強。為什麼這很重要?因為隨著年紀增長,一個顯著的特徵是處理與緩衝葡萄糖能力下降,當血糖調節越來越差,各種壞事就會發生。最極端的例子是第二型糖尿病,一旦有人得了第二型糖尿病,他們就面臨視力下降甚至失明、肢體截肢、以及性功能障礙的風險。陰莖含有大量微小血管,糖化蛋白在那裡累積越多,血流就越差,腦部的小血管也會受損。當血糖失衡時,這些都是極具問題性的後果。
除了明顯的方法──能量平衡、不要吃太多──你可以做的最重要事之一就是確保你擁有大量對胰島素敏感的肌肉,也就是在睡眠良好並有運動的前提下擁有較大的肌肉量。這樣一來,你吃下的葡萄糖就有很好的去處。這會不會阻止我長腹部脂肪,因為葡萄糖會被儲存在肌肉而不是其他地方?這仍然取決於總能量平衡,但顯然會有差異。增加肌肉是減少脂肪儲存能力最可靠的方法之一。
我做過握力測試,已經做了兩次。你是指那種握力計,還是指懸吊測試?我其實是在 Brian Johnson 家用握力計做過一次,然後我也和…
Andy Galpin 和別人跟我說這是一個壽命的指標,但我一直不太懂為什麼 —— 只是測我的力量嗎?嗯,握力。在所有力量指標裡,握力跟壽命的相關性是最高的之一。我們其實比較喜歡做像你同事昨天做的那種十秒測試,但更偏好用懸垂(dead hang),就是讓他們掛在單槓上,計時他們能掛多久。這是個很好的握力指標,因為它也會相對於體重去衡量。
我們希望看到人至少能在單槓上掛兩分鐘。那為什麼這和壽命有這麼高的相關性?正如你說的,原因在於力量。如果你的握力弱,要在上半身任何地方變強都很難。想想推、尤其是拉——所有真正衡量上半身力量的動作都需要強大的握力。如果你的握力強,手就強,前臂就強,肩胛也會強,並且這個連鎖往上連到肋骨,整個肌肉鏈都會受益。這也是為什麼我們喜歡用懸垂來測試,因為懸垂測的是整個系統:它測你的真正握力、肩胛的穩定能力、肩關節的穩定性,基本上測整條鏈條。
我也覺得這有很實際的一面。人們往往低估衰弱(frailty)或肌少症對老年人的影響,以及跌倒對老年人的破壞性。你現在三十二歲,覺得要擔心跌倒很荒唐、很不可思議,但事實上那對老年人是致命性的。當你一旦到 65 歲——那也沒離你很遠,65 歲並不算很老——如果你因一次跌倒導致髖部或股骨骨折,你一年之內的死亡率大約是 15% 到 30%。想想看,這是個驚人的數字。那次跌倒可能直接造成急性致命的情況:頭部重創、脂肪栓塞、血栓等;也可能是在康復過程中永遠無法恢復,無法再次茁壯起來。
更令人不安的數據是:在所有倖存者中,有一半人再也無法恢復到受傷前的功能水準。也就是說,他們可能一輩子都需要拐杖之類的輔助。
你剛剛提到的 Andy Galpin 常談到這個問題,很多原因其實跟腳的爆發力(foot explosiveness / power)有關。你平常不太怕跌倒,是因為當腳絆到東西或滑了一下,你能迅速重新調整並站穩,對吧?那就是力量中的「爆發力」。你腳有快速調整的能力,所以不會摔倒。這種能力來自特定的肌纖維,叫做 2b 型肌纖維,這類纖維是隨年齡首先萎縮的;事實上你現在已經到了巔峰,從現在開始就是往下走了。
謝謝你。是的,我比你大二十歲,我現在的爆發力只有二十年前的一小部分。我靠各種練習拼命維持,盡量把它保持得高一些。
為什麼七、八十歲的人會一直跌倒?很多人以為是平衡的問題,但不只是平衡。他們和你我每天遭遇的踉蹌是一樣的情況,差別在於他們能否靠腳或小腿的爆發力撐住,或能否快速抓住什麼並調整。這其實是爆發力不足的問題。
那我現在 32 歲要練什麼,才能確保比方說以後碰到東西能快速調整,到了 70 歲還能做到?我認為跳躍是一個很棒的方法。我自己也用一些專門的器材來訓練爆發力,因為爆發力和力量不同。力量是移動一個力的能力,跟移動速度無關;爆發力是力和速度結合下的最大產出。若把力放在 x 軸、把功率放在 y 軸,曲線會是倒 U 型:當你移動的重量(力)越增加,且盡可能快地移動時,你的功率會越來越高;但到了某一點,重量太重,動作越來越慢,功率反而下降,所以有一個最佳區間。為此我會用某些專門器材做訓練,但即使沒有那些機器,跳躍(例如垂直跳)也是產生爆發力的一個非常重要的方法。
那平衡呢?我去過 Brian Johnson 家……
當時他在煮我也不知道是早餐還是午餐什麼的,他還一邊站在半球上保持平衡──你見過那種東西吧?對,就那種。我想我沒問他為什麼要站在上面,但我猜你是為了訓練平衡。腿上有某些肌肉,很多訓練對於平衡都很棒。任何會製造出不穩定性的東西都很好,因為,唔,沒有更好的說法的話,我聽過有人把它形容成「腳的問題解決」。好,對。所以如果你想想站在任何不穩定的表面,甚至只是走在不穩定的地面上──如果你看一個人的腳,他們的小腿在走路時其實是在不斷變動的。像碎石小徑那種,你會看到如果這是我的小腿,你會看到小腿肌肉不斷在調整。
我真的很喜歡那些會強迫做這種訓練的東西。你做柔軟度訓練嗎?是的。我其實天生比較放鬆,所以如果你問的是那種靜態拉筋,我不做。但我所有那種穩定性和動態的訓練都包含了末端範圍的動作。舉個例子來說,為什麼我覺得所謂的「柔軟度」觀念可能有點被誤解:如果你讓一個人站著、腿打直去摸腳趾,大多數人會說那是很好的腿後側(股二頭肌)柔軟度測試,對吧?而且大部分人做不到。可他們沒意識到的是,每個人的腿後腱長度其實都足夠讓他們做到那個動作,之所以做不到是因為他們的中樞神經系統不會允許(釋放)他們那麼做。明白嗎?
有趣吧?中樞神經系統會不讓你去做,因為對它來說那感覺不安全。我怎麼知道?因為如果你把一個人在全身麻醉下,幾乎可以把他放到任何可能的位置。所以如果一個人在全身麻醉下躺在手術台上,你可以把他的腿抬到這裡;而清醒時你沒辦法把腿抬過那個高度。等他們從手術醒來,他們會發現拉傷了腿後腱嗎?完全不會,他們甚至不知道自己的腿被移動過。差別就在於在全身麻醉下,他們的大腦沒有發出「別抬」的信號給腿。為什麼大腦會對個體這麼做?這是我個人體驗學到的。
大約六年前我扭到背,做了一次不必要地重的硬舉,推得有點過頭,然後我在養一個非常緊繃的腰方肌(QL),整個背卡到不行。我去跟一個朋友訓練,他其實是把我介紹給一個叫做 DNS(動態神經肌肉穩定化)這套東西的人。當時我僵得像塊木板,向前彎的時候都彎不過膝蓋,已經痛了三天。我們做了一系列大約 40 分鐘的練習,其中包括我仰躺、雙腿抬起、他的身體壓在我身上,所以我的腳是放在他的胸口上,我做等長推壓,同時練習製造腹腔內壓。大概做了 40 分鐘後,我的手掌已經能貼到地上了。
那麼我是怎麼從不能彎到膝蓋,到在背痛三天的情況下 40 分鐘內手掌貼地?差別在於:當我背痛的時候,我的身體不讓我往下──身體在說「不行,你的背有問題,我在保護你,因為你不穩定,你不能再往前了」。我們透過這些動作和一連串的練習,基本上──我這樣說有點簡化、也有點把身體人格化──是讓我的大腦知道「沒事,你是穩定的、穩定的、穩定的,背是安全的,背是安全的」,然後就放手了,然後啊,我的手掌就在地上了。
所以我喜歡測試這個。有時候我早上起床就做五分鐘的呼吸練習,當我硬得像塊木板時就在地上做一些姿勢。為什麼是呼吸練習?因為呼吸是我創造腹腔這個「圓筒」的方式,我試著把圓筒底往下推。盆底是圓筒的底部,橫膈膜是圓筒的頂部,整個腹部是圓筒的側壁,我每天都會做這些練習,通常是仰躺,這也算是我的熱身之一。這只是讓我圍繞在產生腹腔內向心壓力的地方做一些自我調整的方式。
關於你的重訓安排給我一些建議吧。你每個訓練日做多少動作?我很好奇。你一周練三天做力量與阻力訓練,是不是像很多人那樣把肩膀和背分開練?對,沒錯。週一是純下半身,週三是手臂和肩膀,週五是胸和背。超簡單,沒什麼高深的,一次大概一個小時──我是說實際上是一個半小時的舉重練習再加上大約 20 分鐘的熱身。所以在胸與背的那天,你做幾個胸部動作?四個。背部也是四個。然後我會把它們做成超級組(superset),每個動作我可能做五組工作組,因此也包含很多熱身。我也會做其他東西,像藥球猛擊之類的動作。
近年來做那些高風險項目或各種精英耐力賽的人大幅增加,這變得非常流行也很有趣,甚至像……(原文到此結束)
我知道有跑步俱樂部,但事實是現在比以往任何時候都有更多人在跑馬拉松。
你覺得為什麼會這樣?我不知道,但我認為這整體上是件非常正面的事。
我的意思是,我確實覺得越來越多人開始做像背負行軍(rucking)和跑步這類的活動,並且從中找到一種同伴情誼。我唯一希望的是人們能以可持續且安全的方式去做,讓他們能夠長期持續下去。你知道,我總是抱持希望,不管人們在做什麼,都不要把自己弄傷。
因為再說一次,第一條規則就是別受傷。你在玩——你想玩的話,這個遊戲的重點就是要盡可能長久地玩下去。
你剛才聽到的是之前某集最常被重播的片段。如果你想聽完整的一集,我已在下方連結,詳情請看描述。謝謝。
你說有效訓練有兩種類型。
其中之一是肌肉肥大型訓練。
很好。
另一個是循環訓練。
所以循環訓練是根據科學原則組織任何你想要的訓練。
肌肉肥大型訓練是一種訓練方式。
它只是針對肌肉增長的訓練。
這就像是個華麗的科學術語,只是為了讓你更壯,增長肌肉。
這就是肌肉肥大的技術定義。
當你進行肌肉肥大型訓練時,你可以根據感覺隨意進行。
在大多數情況下,這樣的訓練會產生相當不錯的結果。
但為了獲得最佳的結果,你需要對訓練進行循環安排。
循環訓練是以科學的方法來組織你的訓練,以便大致達到三個目標。
其中一些目標更適合運動員,而不適合普通人。
獲得最佳的結果。
在適當的時間達到巔峰,比如為了夏天的六塊腹肌。
並最小化受傷風險。
而你利用所有已知的科學,根據證據制定的計畫,現在被認為是循環計畫。
這就是這兩個概念之間的關係。
我需要了解什麼關於肌肉肥大,才能夠實現它?
有沒有什麼真正基礎的知識?
因為我認為每個人都希望增長一些肌肉。
我覺得我在健身房花的時間太長了。
我認為我可以更有效率的進行訓練。
你會建議我在肌肉肥大增長方面應該考慮哪些基礎原則?
第一個是特異性。
這是所有運動訓練和運動科學中最重要的原則,那就是:我來這裡是為了什麼?
我想要什麼?
因為你可以在健身房做一堆練習,然後就覺得很棒。
然後有人問你:你有得到你想要的結果嗎?
你會說,我想要的是更大的二頭肌。
那麼你做了多少二頭肌的練習?
我想,可能有直立划船吧。
所以我想要一個更大的二頭肌。
如果我們專注於讓史蒂芬·巴特利特的左二頭肌變得更大。
特異性告訴你自己,好吧,我想要更大的二頭肌和其他 X、Y、Z 的肌肉。
然後我們進入過載原則,這意味著你必須挑戰自己。
如果大多數的組別,旁觀者無法分辨你是在熱身還是在進行一組真正的訓練,那就有問題了。
所以在你所有組的末尾,無論重量是變慢了,還是即使速度相同,對你來說,它們都感覺難度增加。
你知道,你做這個這個這個,幾次重複後,你會覺得:這正是你想要的。
每一組真正的訓練都應該是具挑戰性的。
你應該以一點點的緊張心情開始每一組真正的訓練。
像是:哦,天啊,這要試試看了。
一旦你有了這種感覺。
而一組就是一系列的重複次數。
對的。
所以如果我做10次重複,那就是一組。
一組。
對。
所以你的每一組都必須夠重。
每組大約在五次到三十次重複之間,直到最後幾次接近你無法保持良好技術並舉起重量的時候。
你可以這樣算。
所以並沒有一個完美的重複次數。
有。
這是一個貿易秘密,我得在鏡頭外告訴你。
好的。
需要簽署保密協議。
好的,我們已經關掉鏡頭了。
好了,太好了。
所以是17。
所以有許多上下文的細微差別。
有些人他們的某些肌肉似乎對五到十次的組別反應更好。
而其他的人,即使是同一個人,可能在他們的身體上有些肌肉對二十到三十次的組別反應更好,甚至所有介於兩者之間的情況。
但通常來說,在運動科學的研究中,會有一組人進行大約五次的訓練,而另一組則進行大約三十次的訓練。
而他們在8週、12週、16週後的肌肉增長變化在統計上是無法區分的,這就意味著如果我不標示這些小組,而你不知道哪一組是高重複的,哪一組是低重複的,你其實無法告訴我誰做了高重複訓練或低重複訓練。
對於肌肉增長而言,大致上是相同的。
這實在太瘋狂了。
我們使用的是相同的重量。
我猜是。
不,不同的重量。
對五次重複來說具有挑戰性的重量,要比對三十次重複來說的挑戰性重量要重得多。
好的。
所以我總是很好奇這一點,當我去健身房時。
我想知道我是否應該做, 我不知道,十公斤做三十次,還是二十公斤做十次。
這兩種答案都是對的。
沒有錯誤的答案。
只要我在這些組結尾時感受到的負荷主觀上是有挑戰性的,那它們都有相同的機會增長我的肌肉。
好的。
有趣。
這真是個好消息,因為這意味著我在家可以拿任何重量範圍的器材,而不必一定要有非常大的重量才能增長我的肌肉。
只要它們不小到你做45次的時候,覺得我可以永遠這樣做。
或者它們不大到你根本無法做兩次。
在大約五次到三十次之間的挑戰性重複都是非常好的。
我需要做多少組,每週要去幾次健身房才能讓二頭肌增長?
這個答案取決於你之前做了多少。
好的。
但如果你是健身房的新手,每週兩次,每次針對二頭肌做兩到三組的訓練,將會帶來幾個月的持續進步。
真的嗎?
可以做更多嗎?
是的。
作為初學者必須這樣做嗎?
不。
最終,作為更高級的人,你需要做更多的組,或許更多的場次以獲得持續的更好結果嗎?
是的。
但是對於那些不常去健身房的人來說,最小有效劑量是極其小的。
這就是為什麼我可以說,如果你每週兩次,每次運動二十分鐘,你會獲得很大的增益。
如果我去健身房,做六組二頭肌的訓練,每週只去一次呢?
運動對於某一肌肉群的距離是否會影響到效果?
會的。
每週一次的訓練能帶來不錯的結果。
但是每週兩次針對同一肌肉的訓練會給你明顯更好的效果。
每週三次訓練與兩次相比,
每週四次訓練與三次相比,
每週五次訓練與四次相比,則是成指數遞減的顯著差異。
所以每週一次的訓練是有效的。
它能讓你看到成果。
每週兩次的訓練會讓你獲得約1.5倍的效果。
效果好得多,明顯更好。
每週三次的訓練會讓你獲得一些額外的結果,
仍然是很顯著的。
每週四次的訓練就得訓練一段時間後,才能察覺到三次與四次之間的差別。
四次與五次之間的差異是有上下文和細微差別的,我實際上無法確定每週五次一定比四次效果更好。
我需要了解你的計劃和其他因素才能得出這個結論。
所以我真的希望每個肌肉群的訓練頻率是每週兩次。
兩次是我們的最低標準。
每週兩到四次是我認為針對每個肌肉群的最佳總體建議。
如果你同時訓練所有的肌肉,進行全身鍛煉,這對於大多數忙碌且無法進行大量訓練的人來說,
可以在同一個訓練中針對你身體的所有主要肌肉進行訓練,每週兩到四次。
這是一個很棒的初學者健身計劃。
那麼在我的肌肉裡發生了什麼,讓它們得以增長?
它們什麼時候會長大?
是在我晚上睡覺的時候嗎?
還是在我舉啞鈴的那一刻它們就開始增長?
實際上發生了什麼?
有時理解實際上發生的事情幫助我思考並改變我的行為。
是的。
肌肉生長的主要刺激是,肌肉細胞中有分子機器,它們的設計用來探測緊張的存在。
當你的肌肉產生緊張時,這些分子探測器會說:「喔,我們這裡有緊張。」
然後它們開始對細胞的其他部分說,「嘿,讓我們開始這個肌肉生長的過程吧。」
開始吧。
沒有發生。
開始吧。
這是一種肌肉生長的刺激。
還有幾個其他的機制可能會有影響。
其中一些是代謝產物的聚集,這是一種非常高級的說法,意指肌肉酸痛。
你知道,當做完一組訓練後,你會說:「啊,這些代謝產物,訓練的副產品,如果它們累積到高水平,
在大量的動物研究和一些人類研究中表明,從機理上來看,它們可能也會告訴分子機器,
「嘿,開始肌肉生長的過程。」
另一個是泵感。
所以,你知道,你做了幾組二頭肌訓練,你會說:「哦,天啊,這是怎麼回事,寶貝?」
朝某個女孩示威,她像往常一樣逃走。
而細胞的腫脹本身可能在促進更多肌肉生長方面發揮了因果機制的作用。
但是我們知道,任何人看到的肌肉增長至少有80%是因為這些對緊張的接受器。
在你離開健身房的瞬間,肌肉生長是一種負面現象,因為健身房是分解代謝的。
它會破壞你的肌肉。
實際上,訓練分解的肌肉比它建造的還要多。
然而,當你回家並開始攝取食物,蛋白質、碳水化合物、脂肪,並且每天吃幾餐,並且在休息,
當食物進入後,訓練開始幾小時後如果你持續測量肌肉增長,這其實是相當困難的,
他們並不會經常執行這些測試。
你必須把人留在實驗室,必須使用放射性示蹤劑並測量所有這些奇怪的東西。
每幾個小時測量時,二頭肌中正在發生的肌肉增長會不斷增加。
而且通常在你舉重後半天到一天半之間達到高峰,這取決於你運動的強度。
如果運動很輕鬆,則可能稍微早一點到達高峰,大約在一天或兩天後下降。
如果你非常努力地訓練,則可能在一天到一天半後達到高峰,然後大約半週後又會回落到基線水平。
但這是一個非常平滑的曲線,你在這個曲線下的每一點上都在增長肌肉。
所以當你問,是在我睡覺的時候嗎?
在我吃東西的時候嗎?
在我休息的時候嗎?
答案是所有這些,除了在健身房。
你在健身房不會增長肌肉。
你在健身房給自己一個增長肌肉的信號。
然後你在健身房外面所做的事情才重要。
所以有些人非常努力地訓練,卻不吃得正確,不攝取足夠的蛋白質。
他們的睡眠完全不堪入目,他們的壓力水平非常高。
他們努力訓練,而一週又一週,他們說:「我沒有看到任何成果。」
其實,成果是在你休息的時候,睡覺的時候,吃營養食物的時候產生的。
它們在訓練中受到刺激,但那只是第一階段。
第二階段,實際的增長發生在健身房之外,而不是在任何具體的時間點,比如說健身後兩小時的魔法窗口。
那根本只是在開始上升。
實際上是在四天之後。
所以如果你每週訓練兩次,週一訓練,那麼你在週一晚上、週二和週三將獲得大量的肌肉增長。
而在週三結束時,你的肌肉增長就會變得不明顯。
你到週四回到健身房。
你再次猛烈訓練,讓這條曲線上升。
到週日,你已經完全放鬆了。
在星期天,你是不會增加任何肌肉的。你的身體其實正在恢復大量的疲勞。而到了星期一,你會精神煥發,準備再次投入訓練。 如果我不回到健身房,要多久才能失去我所增長的肌肉呢? 先來集中談這個二頭肌。我每週訓練兩次,讓它變得結實而壯大。那麼,它要多久才會消失呢? 這是個很好的問題,答案可以分為兩部分。第一部分是,當你停止訓練後大約兩週內,現代儀器能夠檢測到的肌肉減少會開始出現。如果你兩週內沒有舉重,我們把你放進MRI掃描儀或者DEXA掃描儀,假設你停下來一個半星期,我無法說你有多大改變。實際上你並沒有失去任何肌肉,你只是有些發狂而已。而我本人對舉重是有些上癮的,所以如果我一個星期不舉重,我會想,天哪,我的肌肉都沒了。這其中有某種直覺的真理,因為當你不讓肌肉受到壓力時,它們確實會顯得更小,有點像是減重了,但實際上只是失去了水分。你進行一次健身訓練,心裡想,天哪,我的二頭肌不見了。一個半星期後,你再進行一次訓練,然後你展現出來,卻發現,天哪,我的肌肉變得比任何時候都大。我整個時間都在妄想,因為那些肌肉的記憶會很快恢復。 停止舉重大約兩週後,我們開始失去肌肉,但這個過程非常緩慢,持續數週。幾個月不訓練後,你的二頭肌會顯得小得多,但可能不會小到跟你開始舉重時一樣,因為你的肌肉有一種記憶,這樣說也不算過。 這是真的。很多時候,當你最初增長了一定量的肌肉時,尤其是如果你已經鍛煉了好幾年,那就再也不會回到起初的那個大小。肌肉只會比開始時更大,直到你年過八十。話雖如此,你確實會注意到大小的減少。所以,兩週就是直接的答案,然後這個過程會持續數週,甚至數月的時間才能恢復。不過,這是第二部分,而且這是好消息。由於這種肌肉記憶,無論最初獲得肌肉花了你多長時間,恢復的時間卻要少十倍左右。 如果你之前肌肉增大過,當你恢復時,它們會回到舊有的大小。如果你舉重了八個月,二頭肌變得更大,然後停止訓練三個月,結果看起來跟你開始時差不多。如果你真的小心翼翼,你會發現它有一點變大,但其實並不過就是回到起點。大多數人會想,天哪,還要再花八個月才能回到我開始的地方?那還不如不去健身房呢。事實上,大約一個月後,也許三週之內,你會擁有跟巔峰時期一樣大小的二頭肌。因為你的組織生長的程度,如果之前達到過某個大小,尤其是如果它顯著大於正常大小,而你持續保持這個狀態幾個月或幾年後,恢復的速度是非常快的。如果你親自經歷過這種情況,你會不敢相信這真的發生在你身上。他們是否能夠進行科學上的測試來證實這一點? 哦,當然,他們一直都有這樣的研究。是的,重訓研究、減量研究、再訓練。 哦,是的,他們做了很多異同的研究,故意地先舉一段時間的重,然後停止很長時間,再看多久能恢復。有一項我了解的研究,參加者們連續訓練了好幾週,而另一組則是連續訓練幾週後中間完全休息了兩週,接著又開始再訓練幾週。兩組在研究結束時的肌肉大小差異完全相同。所以你會想,喔,這組持續訓練的人從來沒有中斷過兩週。他們的時間真的是白浪費了嗎? 嗯。 是的,你的身體會快速地回到之前失去的肌肉,那是個多麼好的消息。因為,看看吧,假設你在大部分年份裡保持著一致的鍛煉。假期來臨了,冬季假期。你可能不會經常去健身房,甚至完全不去。三週後不去健身房,你看著自己,發現身材有點小或有點塌,心想,哦,我的天啊,我得從頭開始了。 其實不是。兩週後,你的身體又會回到最佳狀態。如果你放棄健身房六個月,過一兩個月後,你也會回到人生最佳狀態。就是這麼快。因此,這對任何曾經未能去健身房並感到內疚的人來說,都是個好消息。回去吧,再次保持一致,你會迅速地提高。
Dr. Mike Israetel breaks down the science of muscle growth and how to maximize your gains. Whether you’re new or experienced, learn key hypertrophy principles, effective training frequency, and why you don’t need endless gym hours to see results. Plus, discover how muscle memory helps you bounce back after breaks.
Listen to the full episode here –
Spotify – https://g2ul0.app.link/yjVHL6vrLTb
Apple – https://g2ul0.app.link/qaWpqCyrLTb
Watch the Episodes On YouTube –
https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices


Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.