Most Replayed Moment: This Diet Could Fix Your Mental Health! – Dr Georgia Ede

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:08 this keto diet you um you did a study on the ketogenic diet got the study here the ketogenic
0:00:15 diet for refractory mental illness a respect a retrospective analysis of 31 inpatients
0:00:22 what is the ketogenic diet for someone that might not know so a lot of people think or they’ve heard
0:00:28 about a ketogenic diet as a weight loss diet um they think of it maybe it’s a fad weight loss diet
0:00:32 um they think of it as a very very low carbohydrate diet they might think of it as a diet that’s very
0:00:41 high in meat and dairy products um and but actually the ketogenic diet was originally created in 1921
0:00:50 more than 100 years ago to stabilize brain chemistry in children with severe seizures um and this was
0:00:57 long before the availability of useful seizure medications so these were children who um
0:01:03 uh were having multiple seizures per day in many cases and so the ketogenic diet was designed back
0:01:10 then created back then a very strict version of the ketogenic diet um to get as close as possible to
0:01:20 to fasting without starving children to death because for millennia people had noticed that those
0:01:27 those with epilepsy would often improve if they were fasting but you can’t fast forever so how do you get
0:01:32 close to fasting this is the original fasting mimicking diet how do you get as close to fasting as you can
0:01:38 while still providing some nutrition so that was the original goal of the ketogenic diet it was very
0:01:45 successful for seizures more than 50 percent of children had more than 50 percent and adults as well
0:01:52 it’s it’s since been shown more than 50 percent response rate in children and adults and 10 to 20 percent
0:01:55 completely uh free of seizures following a ketogenic diet
0:02:02 how’s it acting on the brain what’s it doing to the brain the ketogenic diet does many many things it’s
0:02:08 like a multi-purpose tool for brain health so one thing it does because we talked about how
0:02:16 uh some of the root causes of mental illnesses which are only relatively recently a focus of research are
0:02:23 inflammation and oxidative stress and insulin resistance the ketogenic diet reduces inflammation
0:02:31 it reduces oxidative stress and it reduces insulin resistance uh it also improves the balance of
0:02:39 chemicals in the brain so a lot of people think of um uh mental illnesses as problems with chemical
0:02:45 imbalances in the brain and these are the chemicals that they’re talking about you might have heard of
0:02:50 serotonin or dopamine or norepinephrine there are others glutamate gaba many different chemicals in
0:02:58 the brain are uh associated with or in some cases even very much uh causing mental health symptoms
0:03:06 but the question is what’s causing those chemical imbalances in the first place and uh one of the
0:03:11 things that’s causing those chemical imbalances is that inflammation and oxidative stress but another
0:03:19 thing is that the brain is uh if you’re feeding it the wrong way it will not be able to in many cases
0:03:26 produce energy reliably and if it can’t produce energy reliably all kinds of things will go wrong and in
0:03:32 quite spectacular fashion what actually goes wrong is going to depend on who you are and that’s where
0:03:38 our individual differences come in so if i eat the if you and i eat exactly the same bad diet
0:03:44 depending what runs in your family and how you’ve lived your life to this point you might develop
0:03:48 alzheimer’s disease you might develop bipolar disorder you might develop type 2 diabetes you
0:03:55 might develop fatty liver disease um i might develop completely different conditions i might i might develop
0:04:02 cardiovascular disease i might develop depression um i might develop adhd it and that’s where the
0:04:09 individual differences are but all of these conditions are just uh metabolic malfunction
0:04:16 really at the heart of it that’s what’s going on if cells aren’t functioning properly you will
0:04:22 develop a disease physical and mental diseases and which ones you get it’s really kind of luck of the draw
0:04:30 but you have tremendous control over what you are at risk for if you understand how to help your cells
0:04:37 operate at their personal best why is it so hard to stay on the ketogenic diet i’ve managed to do it for
0:04:42 i was saying to you before we started recording once a year around this time of year i do it for about eight
0:04:49 weeks and it has a really profound impact on a lot of my life it helps me feel more focused um my body
0:04:55 composition radically changes faster than any other diet or thing that i’ve ever tried faster than just
0:05:03 exercise alone um i sleep a little bit better as well i noticed but you’ve been doing it for a long
0:05:08 time you’ve been doing it for roughly what almost 10 years for the better part of 12 i mean but more
0:05:15 often i’ll say i’ve been following a ketogenic diet for 12 years and i agree with you it’s not always
0:05:20 easy i’m not perfect about it myself but i have been on the ketogenic diet the lion’s share of the
0:05:26 last 12 years it being hard is an important factor yes because when you’re trying to prescribe it to
0:05:30 somebody who has got you know treatment resistant depression or is really suffering in some way i
0:05:37 imagine they’ll find it even harder than i do yes and no okay so uh it’s hard well it’s definitely
0:05:43 there’s no question about it that’s hard to eat a low carbohydrate diet and a high carbohydrate world
0:05:48 yeah so there’s that there’s the environmental temptations and the social temptations and the
0:05:56 habits and the addiction sugar addiction is a very real biochemical phenomenon so there’s that but
0:06:05 but it i mean i’ve been i i had a weight issue growing up everyone in my family did um and i’ve been on
0:06:11 lots of different diets in my life this is the easiest one to stay on i can’t say about any other
0:06:19 diet that i’ve felt for 12 years and the reason why is this diet really stabilizes appetite hormones
0:06:25 so your cells are getting energized in between meals you’re not getting those spikes and crashes
0:06:31 in glucose which cause spikes and crashes in appetite hormones satiety hormones stress hormones
0:06:38 reproductive hormones brain chemistry um you’re not getting you’re not on that roller coaster anymore
0:06:44 so your cells are are being satisfied they’re getting the energy needs satisfied in between meals
0:06:51 and everything is quiet and calm on the inside it doesn’t mean you’re 100 protected against temptation
0:06:58 uh so i describe it to my patients with food addiction i describe being in ketosis as a suit of armor
0:07:04 you know the sword can still get you but you but you know you’re not 100 protected but you’ve got a real
0:07:10 fighting chance and for for anybody who’s never tried a ketogenic diet and been on it for at least
0:07:19 i would say six to 12 weeks it most people have no idea how much easier it is um to follow
0:07:25 to follow a healthy eating plan when their appetite is in good control a lot of people know they’ve shifted
0:07:32 into ketosis without even checking their ketone meter because they can go for so long without
0:07:37 eating rather than thinking about food they can work through lunch and not even realize that they’ve
0:07:45 missed a meal most people the way we eat most of us now are thinking about food all the time you
0:07:47 haven’t even finished breakfast and you’re already thinking what we’re going to have for lunch
0:07:52 you’re carrying food around with you everywhere you go you’re eating at least six times a day in many
0:07:59 cases this is not i mean we would never have survived as a species if we needed to eat six times a day
0:08:06 so we’re not eating in a way that is that is nourishing us and satisfying us we’re eating in a way that’s
0:08:14 making us hungry i find what you’ve said there to be sort of true in my experience especially in the
0:08:20 context of the roller coaster analogy so when i’m not on keys ketosis i do feel like sometimes i’m in a bit
0:08:28 of a roller coaster of like temptation craving etc and then when i do ketosis and i get past the first
0:08:37 week or two the the roller coaster seems to stop right i’m off the roller coaster it’s then maybe six
0:08:43 eight weeks later you’re busy life happens you’re traveling you’re tired that temptation creeps in and it
0:08:50 just takes that one moment of weakness in my head to then fling me off ketosis and all my effort is gone
0:08:54 and in my head the way i’ve always thought about it and i’m sure this is wrong but i’ve thought about
0:09:00 it like it takes a couple of days to get into a state of ketosis and then once you’re in and i usually get
0:09:06 a headache yeah on my way into ketosis i feel a little bit bad on the way in and then once i’m in
0:09:10 there it’s fine so when i have something that breaks my keto this is what i refer to me my girlfriend
0:09:15 talk about i’ve broken my keto or whatever i think oh my god i’ve got to go through another headache and
0:09:24 another five days of you know uh getting back into it what is that correct it’s a very common experience
0:09:31 because there are these adjustments uh that happen inside uh with your physiology as you’re shifting from
0:09:34 one operating system to another when you’re shifting from a carbohydrate burning system
0:09:40 to a more you’re shifting your ratio of your fuels so the body and the brain are hybrid engines so
0:09:47 we’re never burning a hundred percent fat um we’re burning a mixture of fat and carbohydrate when you’re
0:09:52 shifting from a from a system that’s fueled almost entirely by carbohydrate almost all the time
0:09:59 to a system where you’re burning more fat than carbohydrate um that’s uncomfortable for some people
0:10:07 shifting back and forth especially if what they have if if the reason why you’ve quote broken your keto
0:10:12 is because you’ve had something um that has a lot of refined carbohydrate in a lot of sugar or flour in it
0:10:22 for example um so it depends on what you’ve eaten and how much and for how long um but but many people
0:10:28 do experience this so-called keto flu when they are shifting from a carbohydrate based system to a fat
0:10:34 based metabolism and some of this can be uh much of this can be prevented in a couple of different ways
0:10:41 one is with electrolyte supplementation supplementing electrolytes to keep your your salt balance even as
0:10:48 you’re transitioning and another is by transitioning slowly onto the ketogenic diet rather than all at once
0:10:52 and so and there are many there are other tips in the book about how to do this more comfortably
0:10:58 but those are the two big ones uh and going slowly so in the book i don’t recommend that people start
0:11:04 on a ketogenic diet just straight away like learn about it on a monday start it on a tuesday
0:11:12 but ease into ketosis over a week or two and uh there’s a there’s a kind of a moderate carbohydrate
0:11:17 plan in the book that allows people to do this so you you follow that plan for a couple of weeks to
0:11:23 gradually lower those glucose and insulin levels it’s gonna be a lot more comfortable it’s gonna be a lot
0:11:29 less of a shock to the brain and body um and and if you’re supplementing electrolytes and going
0:11:36 slowly most of these quote keto flu symptoms will uh will not occur or they’ll be very brief and mild
0:11:44 so um again these are positive it’s it’s a positive change to have these electrolyte changes and um it’s
0:11:50 it’s all of these things are are good but there is this transition period which can sometimes be
0:11:59 uncomfortable and this is um not to say that it’s dangerous again it’s a very we’re designed our
0:12:05 biology is designed for us to be able to shift back and forth between fat and carbohydrate as fuel sources
0:12:11 but many of us have lost some of our metabolic flexibility because we’ve done some damage to our
0:12:16 metabolic engines by eating the wrong way for too long so we don’t shift as comfortably back and forth
0:12:21 as we used to be able to i guess most people don’t even know what foods are included in a keto diet
0:12:26 because most diets are restrictive to the point that you know people think they just make your life
0:12:30 miserable but what are the sort of big misconceptions you’ve seen with the foods you’re able to eat on a
0:12:37 ketogenic diet yeah so because a ketogenic diet it because the definition of a ketogenic diet is any way
0:12:43 of eating okay that lowers insulin levels enough to turn on fat burning and generate ketones in the blood
0:12:53 because because it’s about insulin it the it’s really not a food list so you can you can it’s not about
0:12:58 plants and animals it’s not even about fat or carbohydrate it’s about understanding how to lower
0:13:04 your insulin levels which you can do with a vegan dietary pattern with a vegetarian dietary pattern
0:13:13 with an omnivore dietary pattern with or even with a carnivore dietary pattern so whatever your dietary
0:13:19 preferences are you can get the benefits the brain healing benefits of of ketosis so it’s not about
0:13:25 the foods you’re eating it’s it’s more about understanding what raises and lowers insulin the things that
0:13:32 raise and lower insulin are refined carbohydrates whole foods carbohydrates refined proteins like protein
0:13:40 protein powders whole food sources of protein and guess what barely touches insulin at all fat fat is
0:13:45 metabolically the quietest and safest macronutrient you can eat because it barely stimulates insulin
0:13:53 is ketosis a state like do i is it like a binary state like now i’m in ketosis and now i’m not
0:14:04 so yes but there’s there’s there’s a yes um let me put it this way that most experts will agree that
0:14:14 um in order to be quote in ketosis um your level of beta hydroxybutyrate on a blood ketone meter a blood
0:14:23 ketone meter uh um is prick your finger and and put a drop of blood on this little test strip and it will
0:14:29 read the amount of a particular ketone in the blood called beta hydroxybutyrate and it will give you a
0:14:37 reading if that reading is point is 0.5 millimole or higher you are in ketosis in ketosis so what does that
0:14:44 mean why why is the cutoff 0.5 because three things have to happen for you to get to at least 0.5
0:14:50 one is your glucose levels have to come down the second thing is your insulin levels have to come
0:14:56 down the third thing is you have to burn off a certain amount of the stored starch in your liver
0:15:03 we have a storage tank for carbohydrate in our liver it’s not very big it holds less than a day’s
0:15:09 worth of carbohydrate because really as animals we’re designed to store energy as fat carbohydrates
0:15:17 there for quick energy emergency short term um the fat we for better for worse we have almost an
0:15:24 unlimited capability to store fat we can store months and months and months worth of fat and so um but we
0:15:30 can only store a very small amount of carbohydrate so if your storage tank in the liver is full
0:15:35 your body will not switch to fat burning because it says oh we’ve got plenty of starch to burn let’s
0:15:41 start there once it comes down to a certain point the body goes oh we’re running out of energy let’s go
0:15:47 to fat now and that’s when the the liver will start breaking fat down whether it’s fat on your body or
0:15:54 fat from your plate and start chopping it up into these ketones and uh but so those three things have
0:16:00 to happen and once that happens that you’ll see the ketone levels rise on the meter so most people who are
0:16:06 not eating a ketogenic diet are walking around with ketone levels either undetectable or they’re 0.2 or
0:16:12 they’re 0.3 they might they might float up into above 0.5 every once in a while if they’re not eating for
0:16:19 a long time or um or if they’ve just exercised but for the most part most people uh eating a typical diet
0:16:27 are not in ketosis and when you get above 0.5 a lot of metabolic magic starts to happen because there are
0:16:34 lots of pathways in the body and brain that uh are not very active unless you’re in ketosis and those
0:16:42 are the healing pathways the recycling and maintenance and cleanup pathways the recovery pathways all of us
0:16:48 this is something that i came to appreciate a number of years ago as i’ve been studying this is that
0:16:56 there are many people unfortunately or fortunately there are many people who discover with mental health
0:17:03 issues that they need to be in ketosis long term in order to be well but i’ve become convinced by the
0:17:14 science that all of us need to be in ketosis um at least intermittently all of us need to spend some time
0:17:22 in ketosis on a regular basis or else we can’t heal we’ll only be it’s like a it’s like a manufacturing
0:17:30 plant where the plant is just running 24 7 12 months a year and and they never take time to replace the
0:17:36 parts or clean up the floor or you know they never do any maintenance work or repair work and so
0:17:41 eventually everything breaks down and when you say ketosis again you’re not saying that the keto diet
0:17:49 you’re saying the low levels of glucose um and insulin exactly in the blood and that can be achieved by
0:17:53 calorie restriction potentially fasting i guess you could achieve it and other diets like the
0:17:59 mediterranean diet if administered in the right sort of doses right well um we we should come back to the
0:18:04 mediterranean diet a minute but first the first part of your question is important because ketosis is
0:18:10 you can as you said you can get into ketosis a variety of different ways if you’re eating properly
0:18:16 and this would have been our evolutionary heritage our ancestors especially our prehistoric ancestors
0:18:24 um they didn’t have access to these lots and lots of refined carbohydrates a long time ago
0:18:31 um they were eating carbohydrates from uh whole foods uh fruits and starchy root vegetables right
0:18:38 and uh and so even grains and beans are very very relative relatively much newer sources of carbohydrate
0:18:44 carbohydrate so let’s think about fruits and vegetables but so they they would have been we can only guess
0:18:48 they look on looking at their diets we don’t have proof of this but think about it if you’re eating
0:18:54 in a way where your insulin levels are allowed to come down overnight if you’re eating if you’re eating a
0:18:59 balanced diet so to speak but it’s got everything it needs in it and it’s not giving you exaggerated
0:19:05 spikes in your glucose and exaggerated spikes in your insulin and you’re not eating six times a day or all day long
0:19:10 your insulin levels will naturally come down overnight and that will that will allow you to go into a
0:19:16 healing mode so i believe that if people have the right information about what a healthy diet is supposed
0:19:24 to look like they may not even need to in many cases especially if you’re younger or athletic or
0:19:30 don’t have a lot of metabolic damage already um you may not need to you may not need to lower your
0:19:35 carbohydrate intake during the day you might just need to be careful about what kinds of carbohydrate
0:19:45 you eat and how often um so for example it’s known that in children um they’re who are eating a regular diet
0:19:52 many of them wake up the next morning in ketosis they’re metabolically much healthier than uh we are
0:19:59 as we get older so they’re much more metabolically flexible um and uh so now they didn’t go on a
0:20:04 ketogenic diet they’re eating a regular diet they slept overnight didn’t eat anything the next morning
0:20:09 they’re in ketosis that’s not true for all children but it’s true for enough children that we know it’s
0:20:16 possible most adults it takes them several days at least to get into ketosis even if they’re not eating
0:20:23 anything at all so fasting can take two to three days at a minimum for most people to get into ketosis
0:20:30 but some people it can take a whole week what you just listened to was a most replayed moment from a
0:20:35 previous episode if you want to listen to that full episode i’ve linked it down below check the description
0:20:36 thank you
cảm giác về mục đích mà các bạn có — câu hỏi phổ biến nhất mà những người trẻ hỏi tôi là về đam mê và mục đích. Họ bị xã hội nhồi nhét để nghĩ rằng họ chỉ có một mục đích duy nhất, và vấn đề lớn của họ là không thể tìm thấy nó. Giống như săn trứng Phục sinh, họ đi tìm: “mục đích của mình là gì? Làm sao biết khi nào mình đã đạt được mục đích?” Những người đang đi làm, đang nghe cái này trên đường tàu điện ngầm tới chỗ làm, họ hỏi: chủ đề về mục đích và đam mê này là gì? Tôi nên dấn thân cả đời vào điều gì? Làm sao trả lời câu hỏi đó?
Nếu bạn hoàn toàn cam kết với mục đích của mình, bạn sẽ bị gọi là cuồng tín. Nếu bạn sẵn sàng làm bất cứ điều gì để đạt được điều đó, bạn sẽ bị gọi là khủng bố. Vậy chẳng có mục đích trong cuộc sống nếu bạn không có lợi ích gắn bó — và bạn chỉ có thể không có lợi ích gắn bó khi bạn vui vẻ theo bản chất của chính mình. Cách bạn là ra sao do bạn quyết định. Đây là điều căn bản bạn phải thiết lập: trải nghiệm cuộc sống của bạn do bạn quyết định.
Khi tôi nói “trải nghiệm cuộc sống”, người ta thường nghĩ trải nghiệm xảy ra vì kích thích từ bên ngoài. Không. Nếu bạn mơ thấy một con hổ, bạn có thể trải nghiệm nỗi sợ, đúng không? Bạn có thể mơ thấy một người đẹp và trải nghiệm tình yêu. Vì vậy tôi nói tất cả trải nghiệm phát sinh từ bên trong bạn — trải nghiệm con người xảy ra từ bên trong, không phải từ bên ngoài. Có thể có kích thích, nhưng kích thích chỉ là… như thế này: các bạn còn trẻ để biết những chuyện này — trước đây ở nước này, để nổ máy xe thường phải đẩy trên dốc, cần hai người đẩy buổi sáng; sau này có cần quay tay (crank) thì một người cũng làm được; ngày nay xe nào cũng tự nổ máy. Tôi đang hỏi bạn: sự bình an, niềm vui, tình yêu, trạng thái hoan lạc của bạn, bạn muốn giữ nó ở chế độ “tự nổ máy” hay “phải đẩy mới nổ”? Tự nổ máy — tôi không muốn nó phải phụ thuộc vào ai khác. Đó là câu hỏi bạn cứ tự hỏi đi hỏi lại: bạn có muốn “phải đẩy” không? Đừng để những trải nghiệm nội tại ở chế độ phải đẩy. Trải nghiệm nội tâm luôn phải tự nổ máy.
Thế giới bên ngoài sẽ không bao giờ vận hành hoàn toàn theo ý bạn — một chút theo ý bạn, một chút theo ý tôi, một chút theo ý người khác — và như vậy là đúng thôi; nếu mọi thứ đều theo ý bạn thì tôi biết phải làm gì nữa? Nó không xảy ra theo ý bạn hay theo ý tôi, và điều đó ổn. Nó chỉ ổn nếu bạn vui vẻ theo bản chất của mình. Nhưng nếu hạnh phúc của bạn phụ thuộc vào những gì xảy ra bên ngoài, thì việc bạn hạnh phúc chỉ là khả năng rất xa vời.
“Tôi muốn hạnh phúc theo bản chất của mình.” Tôi nghe bạn nói. Tuy nhiên tôi sẽ bước ra khỏi phòng này và không biết có gì đó sẽ làm tôi bực mình; có lẽ lời tôi nói còn sai, rồi tôi sẽ ngay lập tức bật trở về trạng thái vô thức — chán nản hay tuyệt vọng. Bước đầu tiên để trở nên hạnh phúc theo bản chất của mình là gì?
Bạn có nghĩ đời mình đáng giá không? Đời bạn đáng để đầu tư khoảng 32 giờ tập trung cho nó. Nếu bạn nghĩ như vậy thì nên làm. Quá trình mà tôi gọi là “kỹ thuật nội tại” (Inner Engineering) là như vậy: 32 giờ thời gian định hướng tập trung để dạy một bài thực hành đơn giản kéo dài 21 phút. Nếu không có phần định hướng đó, thực hành sẽ không xảy ra. Bạn cần hiểu cơ chế của chính suy nghĩ mình — vì sao chúng tấn công, như thể bàn tay đang đấm vào mặt bạn? Tại sao nó làm vậy? Bạn cần hiểu, nếu không chỉ ép nén thôi không phải là câu trả lời.
Đây là cỗ máy tinh vi nhất trên hành tinh — bạn đã đọc “hướng dẫn sử dụng” chưa? Hướng dẫn sử dụng cho cơ thể tôi, cho bản thân bạn như một đời sống? “Không, tôi không biết có cái đó.” Vậy bạn muốn làm khi nào? Vào cuối đời à? Đó là lúc người ta nghĩ nên làm. Giống như khi bạn mua iPad — bạn nên đọc hướng dẫn sử dụng trong ba ngày đầu chứ không phải sau ba năm khi bạn sắp bỏ máy. Khi bạn mới có nó — thì đọc. Nhưng không ai đưa cho bạn hướng dẫn sử dụng về chính mình. Thực ra nó đã có sẵn trong bạn, bạn chỉ phải chú ý.
Vậy làm sao chú ý? Chúng ta làm một thí nghiệm đơn giản bây giờ nhé. Bạn phải nhắm mắt khi làm bài này. Trước tiên, nhìn tôi đã — sau đó bạn có thể nhắm mắt. Đặt hai lòng bàn tay như thế này úp xuống lên đùi, đặt nhẹ nhàng. Bạn sẽ bắt đầu thở hơi sâu hơn một chút, khoảng 10–15% sâu hơn bình thường — nhưng chưa làm ngay. À… khi bạn bắt đầu làm, tôi sẽ nói “đổi” thì bạn xoay bàn tay lại nhẹ nhàng trên đùi như thế này (lòng bàn tay hướng lên). Rồi khi tôi nói “đổi” thì quay trở lại như cũ. Trong hai tư thế này có điều gì đó về hơi thở của bạn sẽ thay đổi. Tôi sẽ cho bạn một gợi ý: cái gì có thể thay đổi? Không khí đang lấp đầy phổi ở đâu, nó lấp đầy như thế nào — một điều gì đó về điều đó sẽ thay đổi. Hay nói cách khác: phần mở tối đa và co tối đa diễn ra ở phần nào của lồng ngực? Theo chiều này hay theo chiều kia — chỉ lưu ý thôi.
Giữ lòng bàn tay úp, nhắm mắt lại. Và khi tôi nói “đổi”, bạn lật bàn tay tôi lại. Hít hơi sâu hơn một chút, không mạnh quá, chỉ hơn khoảng 10–15% thôi, chú ý nơi phần mở rộng tối đa và co lại tối đa đang diễn ra. Đổi. Đổi. Đổi nữa. Mở mắt ra. Có khác chứ? Vâng? Khác là gì? Ở phần nào? Tôi cảm thấy… cảm thấy thế nào? Không phải cảm giác của tôi mà là hơi thở của tôi — phần mở rộng và co lại tối đa diễn ra ở đâu khi bạn giữ hai tư thế khác nhau? Tôi cảm thấy ngực và bụng của tôi mở rộng nhiều hơn khi tôi đổi; khi tôi đang đổi, tôi cảm thấy như mình đang nhận nhiều không khí hơn vào cơ thể.
Để tôi nói cho bạn biết chuyện gì đang xảy ra — bạn có thể tự thí nghiệm và thấy. Khi bạn để lòng bàn tay úp xuống, các ngón tay khép lại, phần mở rộng và co lại tối đa đang diễn ra ở thùy dưới của phổi.
phổi


nếu bạn xoay nó lại
nó sẽ dịch về thuỳ giữa của phổi
thuỳ giữa lớn hơn nhiều
bạn sẽ cảm thấy
nhiều hơn
nhưng thực ra đó là sự dịch chuyển
vì vậy tôi nói
chỉ bằng cách xoay tay như thế này
cách bạn thở tự nó đang thay đổi
không chỉ là hơi thở
chính cách năng lượng sống của bạn hoạt động đang thay đổi
bao nhiêu lần trong một ngày
một cách vô thức bạn đang
bây giờ bạn đang đặt năng lượng của mình vào hỗn loạn
và hy vọng sẽ bình an
sẽ không hiệu nghiệm
và tôi vui vì nó không hiệu nghiệm
bởi vì
nếu nó có tác dụng với bạn
bằng việc làm những điều điên rồ
mà bên trong bạn vẫn bình an và tuyệt vời
thì cuộc đời tôi sống để làm gì
dành cả cuộc đời để chú ý từng tiểu tiết đang diễn ra ở đây
tôi nói là
nếu bạn có thể lái xe mù trên đường phố London mà không đâm vào gì
một tay lái giỏi sẽ cảm thấy bị xúc phạm
phải không
đó là tất cả những gì tôi muốn nói
nhưng chúng ta học cuốn cẩm nang sử dụng cho chính mình như thế nào đây
để bạn biết
nó không phải là thứ ta có thể đi đọc trong sách
bạn nói
vấn đề là thế này
mọi cơ quan cảm giác của bạn đều hướng ra bên ngoài
bởi vì
chúng là công cụ sinh tồn
các cơ quan cảm giác của bạn
khả năng nhìn
nghe
ngửi
nếm và tiếp xúc
về bản chất là công cụ để tồn tại
cuộc sống không thể được nâng cao nhờ chúng
bạn chỉ có thể sống sót tốt hơn
nếu bạn nhìn tốt hơn tôi
bạn sẽ sống tốt hơn tôi
nếu bạn nghe tốt hơn tôi
bạn sẽ sống tốt hơn tôi
nhưng đời sống này sẽ không cảm thấy được nâng tầm
bằng việc nhận biết nhiều hơn qua năm giác quan
và tất cả chúng đều hướng ra ngoài, tự kiểm tra xem
bạn có nghe thấy có quá nhiều thứ đang diễn ra trong cơ thể không, bạn có nghe được không? không
vậy tất cả các cơ quan cảm giác của bạn chỉ để nhận biết những gì đang diễn ra xung quanh bạn, không phải để nhận biết những gì bên trong bạn
vì vậy để nhận biết bên trong bạn
để nhận biết bên trong bạn
bạn cần quay vào bên trong
việc đó cần một chút nỗ lực vì nó không phải là để sinh tồn
bởi vì nó không phải để nhận biết cái gì đó không phải để nhận biết cái gì không phải để nhận biết cái gì là bên trong bạn, vậy nên để nhận biết bên trong bạn bạn cần quay vào bên trong, việc đó cần một ít vì nó không phải là sinh tồn
phải làm gì đó bạn biết cách viết tiếng Anh không? ừ…
để học cái đó, cái chục sáu chữ cái á, mất chút công sức phải không? xin chào ừ, đúng rồi, nó có mất công và cần có hướng dẫn
bởi vì bất cứ thứ gì nằm ngoài sinh tồn
sự nỗ lực đó, sự phấn đấu đó đang thiếu trong xã hội
đã có một thời, có một thời trong nền văn minh mà chúng ta gọi là Hindustan hay Bharat, ngày nay về phương diện chính trị gọi là Ấn Độ, trong nền văn hóa này 70% người dân đầu tư vào sức khỏe nội tâm
chính vì điều đó
chính vì điều đó họ trở nên siêu phát triển
nhờ sự phát triển ấy họ trở nên giàu có trên mọi phương diện: giàu toán học, giàu thiên văn, giàu thương mại, giàu công nghiệp — đó là quốc gia giàu nhất hành tinh chỉ cách đây 300 năm thôi
nhìn này, mọi người từ đây dù là người Anh hay Pháp hay Bồ Đào Nha đều đến Ấn Độ, bạn nghĩ họ đi tìm nghèo đói sao?
họ đi tìm sự giàu có, đúng không
nó trở thành như vậy một cách tự nhiên mà không chinh phục ai, không cần quân đội hùng hậu vì người ta đầu tư vào việc nâng cao chính mình
tôi nói với bạn nếu bạn cố nâng cao hoạt động của mình mà không nâng cao bản thân, bạn chỉ chết vì stress
đó là điều đang xảy ra với rất nhiều CEO, tôi lo về điều này vì CEO có nghĩa là bạn trao cho người đó điều gì đó quan trọng cần phải xảy ra trên thế giới vào tay anh ấy hay chị ấy, và nếu họ căng thẳng thì họ sẽ tạo ra tai họa gì cho cả phần còn lại của thế giới
điều đó rất quan trọng
hành trình chăm sóc bản thân chúng ta — giống như tôi phải học đọc sách hay học ngôn ngữ
không, tôi nói bất cứ thứ gì không liên quan đến sinh tồn sẽ không đến một cách tự nhiên, bạn phải nỗ lực
xã hội phải tạo ra khao khát đó: được bình an và vui tươi quan trọng hơn đối với trải nghiệm cuộc sống của một con người hơn là tôi phải hơn bạn, hơn bạn — đó là định hướng xã hội phải tạo ra, phải không
tôi đồng ý
tôi đồng ý
chỉ có vẻ như
có một câu chuyện mạnh mẽ từ
mạng xã hội, tạp chí, truyền hình, phim ảnh rằng vâng vâng, tôi không phủ nhận điều đó làm chúng ta cá nhân chủ nghĩa
và thậm chí không chỉ là cá nhân chủ nghĩa, luôn luôn là về tôi phải hơn bạn — chúng ta bắt đầu từ
mẫu giáo, ngay từ đó họ đã nói với bạn “tôi hạng nhất, bạn hạng ba”
từ đó bắt đầu: tôi hơn bạn
vì vậy
cả đời chỉ để hơn người khác có nghĩa là
bản chất của nó là tôi hưởng thụ thất bại của bạn — nghe có như niềm vui hay là bệnh lý?
nghe như bệnh lý
đó là một bệnh, chúng ta đang nhồi nhét vào con cái ngay từ ngày đầu tiên
còn về chấn thương thì sao — tôi nghĩ về chấn thương sớm và cách nó đẩy chúng ta
đẩy ta ra khỏi một đời đủ đầy và hướng tới một cuộc sống nơi ta có thể kết thúc trong tù hoặc trở nên bất hòa theo những cách khác vì một điều gì đó xảy ra khi ta bảy tuổi
bạn biết đó có thể là một chuyện nhỏ hoặc một chấn thương lớn khiến chúng ta trở nên tham lam hay ích kỷ hoặc trong trường hợp tệ nhất có thể làm tổn hại người khác — về cơ bản bạn đang tìm lý do cho cách bạn là mà bạn chính bạn cũng không thích
thấy không, nếu có điều gì đó khó chịu xảy ra với bạn, bạn có hai lựa chọn: hoặc bạn trở nên khôn ngoan hoặc bạn trở nên bị tổn thương — chọn
nhiều điều khó chịu xảy ra với bạn hơn ai khác, bạn phải là người khôn ngoan nhất sớm nhất
không, bạn chọn trở nên bị tổn thương vì bạn mang vết thương đó như một huy hiệu và để bạn có thể gây ra cùng vết thương đó cho người khác — có ý nghĩa gì khi bạn biết nỗi đau của nó mà vẫn làm y hệt với người khác?
nhưng nó trở thành một kỹ thuật sinh tồn — không có lý do bào chữa nào cả
vấn đề chỉ là thế này: thay vì đáp ứng với cuộc sống một cách thông minh, có ý thức, bạn phản ứng như bất cứ sinh vật nào khác, chỉ có vậy
vậy là có điều tồi tệ xảy ra với tôi khi tôi bảy tuổi và các neuron này phóng điện trong não tôi làm cho tôi phản ứng tệ — chuyện này…
mọi người trong nhóm WhatsApp Neurology, ai đã nói với bạn những chuyện này — ngay bây giờ chúng tôi có một trung tâm nghiên cứu tại Trường Y Harvard, ở Bệnh viện Beth Israel. Tháng 10 này, từ ngày 17 đến 21, chúng tôi có một hội nghị quốc tế ở đó. Trong 5–6 năm tồn tại, họ đã làm rất nhiều nghiên cứu. Một điều họ phát hiện — tôi không thể đi vào tất cả các khía cạnh khoa học, tôi không phải nhà khoa học — nhưng một điều quan trọng là thực hành đơn giản này trong 21 phút.
Tôi đang nói về những người đã làm điều này trong hơn 6–8 tuần: lượng endocannabinoid trong cơ thể họ cao hơn 70% so với mức được coi là bình thường — mức bình thường của một người hạnh phúc — nó cao hơn tới 70%. Bạn biết endocannabinoid là gì chứ? Bạn biết cần sa là gì chứ? Mỗi con người có các thụ thể cannabinoid. Điều đó không có nghĩa là cơ thể được tạo ra để hút cần sa; đúng ra bạn phải tự sản xuất những chất này. Khi bạn không tự sản xuất, bạn tìm cách thay thế từ bên ngoài — đó là chuyện khác, tôi không đi sâu vào khía cạnh đó. Nhưng cao hơn 70% nghĩa là cao hơn khoảng 23% so với mức tăng xảy ra khi đạt cực khoái tình dục hoặc khi tập thể dục cường độ cao — chỉ bằng cách ngồi đây. Vậy nếu bạn cảm thấy như vậy từng khoảnh khắc của cuộc đời, tôi có cần phải bảo bạn đừng cướp, đừng giết, đừng làm điều xấu không? Không, đó là tất cả những gì bạn cần. Chúng ta vẫn chưa xử lý được điều đơn giản đó.
Khi bạn còn là một đứa trẻ năm tuổi, bạn vốn rộn ràng vui sướng theo bản năng, phải không? Lúc đó ai đó phải rất vất vả mới làm bạn buồn; nhưng bây giờ người ta phải rất vất vả mới làm bạn vui. Chuyện gì đã xảy ra với phương trình đó? Nếu bạn trưởng thành mà vẫn giữ được niềm vui như khi năm tuổi, thì khi 31 tuổi bạn lẽ ra phải cực kỳ sung sướng, đúng không?
Bạn nói trước đó rằng con người là loài thông minh nhất trên trái đất, phải không? Bây giờ bạn hoài nghi điều đó vì trí tuệ nhân tạo. Tôi muốn hỏi về trí tuệ nhân tạo — chúng ta sẽ bàn sau — trước hết hãy khẳng định điều này: trí tuệ nhân tạo do con người tạo ra, đúng không? Vậy làm sao nó lại thông minh hơn tôi? Đọc nhiều sách hơn à? Thực ra mọi thứ do con người tạo ra trên thế giới này đều xuất phát từ trí tuệ con người, và đó vẫn chưa phải là sự biểu hiện đầy đủ của trí tuệ chúng ta; còn rất nhiều thứ chúng ta có thể làm. Bạn nghĩ rằng trí tuệ chỉ là quá trình trí thức, nên bạn cho rằng cái điện thoại thông minh hơn bạn vì nó có bộ nhớ tốt hơn và khả năng tính toán tốt hơn — tính toán, tính toán, tính toán. Những ai chỉ có trí tuệ một chiều, tức là lý trí, thì mắc phải vấn đề này — theo tôi đó là một vấn đề của châu Âu. Bạn có vẻ háo hức nhưng sâu xa vẫn chịu ảnh hưởng văn hóa châu Âu — tôi biết các bạn đã Brexit nhưng…
Ở châu Âu, tư duy con người bỗng dưng được tôn vinh quá mức. Tại sao lại như vậy? Vì trong nhiều thế kỷ có những niềm tin tôn giáo giáo điều không cho phép con người tự suy nghĩ: nếu bạn nghĩ khác với những gì viết trong sách, bạn bị kết án. Khi họ thoát khỏi điều đó và bắt đầu suy nghĩ cho mình, họ coi đó là sự giải phóng và tôn vinh tư duy con người. Chúng ta đã xây dựng toàn bộ hệ thống giáo dục trên hành tinh dựa trên điều đó. Ngày nay bạn chỉ sử dụng một chiều của trí tuệ — tức lý trí — và coi quá trình tư duy là tất cả. Có người còn đi đến mức nói “tôi tư duy, nên tôi tồn tại”. Các chiều khác của trí tuệ con người sẽ xuất hiện sau.
Tôi hỏi bạn: bạn tồn tại vì bạn tư duy, hay bạn tư duy vì bạn tồn tại? Bạn tồn tại trước, rồi bạn tư duy vì bạn tồn tại. Bạn có thể tư duy nếu muốn, cũng có thể không — do bạn lựa chọn. Vì bạn tồn tại, sự tồn tại của bạn là điều quan trọng. Bạn có tồn tại vì bạn đang thấy tôi không? Ngay cả khi bạn nhắm mắt, bạn vẫn tồn tại, đúng không? Ngay cả khi bạn không nghe thấy gì, bạn vẫn tồn tại. Sự tồn tại của bạn là nền tảng. Những hoạt động như nhìn, nghe, ngửi, tư duy, cảm xúc — tất cả đều là hoạt động của sự tồn tại của bạn, là cuộc sống mà bạn đang có. Nhưng chúng ta đã làm đảo lộn mọi thứ; làm sao bạn kỳ vọng nó sẽ vận hành tốt?
Một khía cạnh nữa: nếu tôi hỏi bạn một câu đơn giản — bạn muốn trí tuệ của mình sắc bén hay cùn? Bạn trả lời thế nào? Sắc bén. Nếu tôi đưa cho bạn một dụng cụ sắc, ví dụ một con dao rất sắc, bạn phải rất tỉnh táo khi cử động bàn tay. Nếu bạn lơ đãng một chút, nội tạng có thể bị lòi ra — đúng hay sai? Đúng. Chúng ta không giao dao cho một đứa trẻ chỉ vì bàn tay nó không vững, không phải vì con dao nguy hiểm. Trong lịch sử chưa bao giờ có chuyện một con dao tự nhảy lên đâm ai đó — điều đó chưa từng xảy ra. Tin tôi đi, tôi có theo dõi tin tức: chỉ có bàn tay là vận dụng con dao; bàn tay có thể thái rau nấu bữa ăn, hoặc mổ cứu người, hoặc đâm ai đó lấy mạng. Tất cả đều do bàn tay làm, chứ không phải do con dao. Hiện tại trí tuệ của bạn là một dụng cụ sắc bén; một khi bạn có một dụng cụ sắc bén, bạn phải biết cầm nó như thế nào — điều này hầu như không có. Mọi người đang cứa chính mình và nghĩ rằng có gì đó sai với cuộc đời — bạn có thể gọi đó là căng thẳng, lo âu, khổ sở, tùy bạn muốn gọi thế nào — về cơ bản bạn có một dụng cụ sắc bén mà bạn lại vô thức, nên bạn cứ làm tổn thương chính mình.
Những gì bạn vừa nghe là một đoạn được phát lại nhiều nhất từ một tập trước. Nếu bạn muốn nghe trọn vẹn tập đó, tôi đã để liên kết bên dưới, xem phần mô tả. Cảm ơn.
Tôi đã tìm trước đó, gần như có hàng tỷ kết quả tìm kiếm trên Google về mọi người cố gắng tìm hiểu hoặc cố gắng đưa ra câu trả lời về cách giao tiếp thành công. Vậy hãy bắt đầu nào.
Bạn dùng thuật ngữ “vocal image”.
Ừ.
“Vocal image” nghĩa là gì?
Nó xuất hiện khi tôi nhận ra tôi dành, và tôi nghĩ hầu hết chúng ta đều dành, rất nhiều thời gian cho hình ảnh trực quan của mình, đúng không? Cách chúng ta trông như thế nào, ngôn ngữ cơ thể, cách ăn mặc. Nhưng rất hiếm khi người ta dành thời gian cho hình ảnh giọng nói của mình. Giờ tôi sẽ giải thích cho hợp lý.
Khi người ta nhìn thấy bạn và bạn bộc lộ hình ảnh trực quan, họ nhanh chóng đưa ra những giả định về bạn. Vậy họ hình thành những giả định. “Ồ, người này có vẻ thân thiện. Có thể họ tự tin vì dáng đứng tốt. Có thể họ đang mỉm cười. Họ thân thiện.” Rồi bỗng nhiên, khi bạn mở miệng nói, họ biến những giả định đó thành niềm tin. Vậy những gì trước đó là giả định, giờ họ nói: “Ồ, bạn thật sự thân thiện. Bạn tự tin,” đúng không? Hoặc họ có thể nghĩ: “Ồ, không, hơi khó ưa đấy.” Và bạn đã trải qua những trải nghiệm này trước đây. Tôi cũng từng, khi bạn nhìn ai đó bạn nghĩ “ôi người đó thật ngầu, đi gặp họ đi,” rồi khi gặp lại nghĩ “à, không thân thiện lắm, lạ quá.” Đó là một lớp khác mà chúng ta thường không nghĩ tới, bởi vì chúng ta, một lần nữa, nghĩ rằng mình bị “kẹt” với giọng nói. Chúng ta nghĩ mình bị kẹt với cách giao tiếp. Chúng ta nghĩ không có cách nào để thay đổi điều này. Vậy hãy nói về cách ai đó có thể cải thiện hình ảnh giọng nói của họ để trở nên hiệu quả trong mọi bối cảnh.
Được. Bạn đề cập đến giai điệu, âm lượng, cử chỉ tay. Nếu bắt đầu từ giai điệu, giai điệu là cái quái gì? Những nốt khác nhau bạn có thể đánh bằng giọng nói?
Được. Vậy đó là sự đa dạng?
Ừ, đa dạng.
Đa dạng cao độ. Cao độ và giai điệu.
Ừm. Bởi vì có một giai điệu hiện hữu ẩn dưới giọng nói của bạn. Được, chúng ta làm một thí nghiệm. Tôi sẽ phát cho bạn một bản nhạc piano. Và tôi muốn bạn nghe đoạn này. Và bây giờ bạn đang ở nhà, tôi muốn bạn lắng nghe bản nhạc và xem những từ nào hiện ra trong đầu bạn. Chúng ta sẽ phát. Chúng ta phát bài này. Được. Ừ. Ổn.
Buồn.
Đúng. Và nếu những người nghe ở nhà đặt tên bằng một tiếng, họ có thể nói u sầu, hoài niệm. Đúng. Tất cả những từ này sẽ xuất hiện. Và một lần nữa, nếu chúng ta ngồi với điều này thêm một lúc, chúng ta sẽ có rất nhiều từ. Thử cái khác nhé. Thay đổi tâm trạng. Hãy chuyển sang cái này. Truyền cảm hứng, động lực. Tốt. Thấy chưa, đột nhiên bây giờ tôi nghĩ đang chạy về phía điều gì đó. Ừ. Và một phần trong tôi nghĩ “ồ, quảng cáo sến súa,” đúng chứ? Cũng có phần đó. Vậy bạn có thể nghe tất cả những điều khác nhau này. Thử thêm một cái nữa. Lần này đổi hướng tiếp. Cái này thì sao? Giống phim kinh dị. Rùng rợn. Sắp chết. Vâng. Một điều tệ sẽ xảy ra. Điềm gở. Một đứa trẻ ba tuổi đứng ở chiếu nghỉ cầu thang vào ban đêm. Vâng, với mái tóc đen dài. Ừ. Đúng vậy. Vậy, một lần nữa, đột nhiên vẽ ra bao nhiêu hình ảnh sống động khác nhau trong đầu bạn.
Lý do tôi làm thí nghiệm đó là không có từ nào trong các bản nhạc đó. Nhưng hãy nghĩ về tất cả những từ ùa vào đầu bạn khi bạn trải nghiệm giai điệu, những nốt khác nhau; điều mà người ta không nhận ra là bạn có một giai điệu trong giọng nói. Đúng. Đây là lý do khi một số người bước vào cuộc sống chúng ta, họ có thể rút cạn năng lượng của ta. Và khi họ bước vào, bạn cảm nhận được tác động của họ, đúng không? Dù theo chiều tiêu cực hay tích cực. Có người bước vào và bạn nói “ồ, tôi thấy tốt, tôi thấy tuyệt.” Đó là gì? Chính là giai điệu họ mang đến khi bước vào.
Bạn có thể có dải giọng khá hạn chế, một giai điệu hạn chế, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy sợ hãi, buồn bã hay cảm hứng không? Tôi tin là có. Ừ. Một lần nữa, bởi vì thực sự chúng ta không có 88 phím, đúng không? Vậy đó, đó là một phép ẩn dụ. Nhưng tôi tin rằng chúng ta có thể tạo ra rất nhiều bài hát khác nhau với giọng nói nếu học cách coi nó như một nhạc cụ. Và chúng ta có thể chơi với kỹ thuật để giúp bạn mở rộng dải giọng nếu bạn muốn.
Được. Có cái gọi là, cái này vui. Cái này thú vị. Có cái gọi là kỹ thuật siren.
Được.
Kỹ thuật siren là khi bạn đọc điều gì đó bằng giọng trầm rồi dần dần chuyển lên giọng cao rồi lại xuống giọng trầm. Vậy bây giờ tôi không muốn bạn bắt đầu với… Tôi chỉ muốn bạn đọc cái này như bạn vẫn đọc, rồi chúng ta sẽ thử kỹ thuật siren. Vậy cứ đọc một cách trung tính trước. Chỉ đọc như bình thường. Được.
Vì những người không nhìn thấy, Vin đưa cho tôi một tấm thẻ. Ừ. Thẻ Q. Và trên thẻ có một đống từ, mà tôi sẽ đọc. Và khi các bạn nghe ở nhà, đoán xem đó là trích đoạn của phim nào nhé.
Muốn biết tôi có những vết sẹo này như thế nào không? Bố tôi là kẻ nghiện rượu và độc ác. Và một đêm ông ấy điên hơn mọi khi. Mẹ cầm dao nhà bếp để tự vệ. Ông ta không thích điều đó. Một chút cũng không. Vậy khi tôi nhìn, ông ấy cầm dao chém bà, vừa làm vừa cười, quay sang tôi và nói: “Sao nghiêm nghị vậy, con trai?” Ông lao vào tôi với con dao. “Sao nghiêm vậy?” Ông nhét lưỡi dao vào miệng tôi. “Hãy nở một nụ cười trên khuôn mặt đó.” Và “Sao nghiêm vậy?”
Tuyệt vời. Đó là phim gì?
Không biết.
Bạn đùa à? Dark Knight, Joker.
Ồ, được rồi. Heath Ledger, thật tuyệt. Ổn.
Một lần nữa, bạn đọc đoạn đó bằng giọng trung tính. Bây giờ chúng ta sẽ chơi với nhạc cụ. Vậy kỹ thuật siren là khi bạn đọc bằng giọng rất trầm rồi dần dần lên giọng cao. Và tôi sẽ thách thức bạn đừng sợ phải vào giọng giả. Đừng sợ chơi. Chỉ chơi thôi. Và nó không phải là xuống giọng lúc bắt đầu rồi lên cao ở cuối.
Trong mỗi câu, tôi muốn bạn lên xuống, lên xuống.
Tôi thật sự muốn bạn thử nghịch giọng của mình.
Nếu không thì tôi sẽ thúc bạn.
Được chứ.
Được.
Ba, hai.
Bắt đầu đi.
Muốn biết làm sao tôi có những vết sẹo này không?
Bố tôi là kẻ nghiện rượu.
Một thứ như ác quỷ.
Tốt.
Và tại sao ông ấy làm vậy?
Tôi điên hơn bình thường.
Mẹ lấy con dao trong bếp.
Dùng để tự vệ.
Tốt.
Wow.
Đau đấy.
Bây giờ thử làm sao cho nó đều hơn một chút.
Thử đi.
Nhưng thường bạn sẽ không làm được vì bạn chưa mở hết tầm giọng của mình.
Thử lại.
Tiếp tục.
Ông ấy không thích điều đó.
Một chút cũng không.
Tốt.
Thế là tôi đang nhìn.
Ông ấy cầm dao tấn công bà.
Đúng.
Cười khi làm thế.
Tốt.
Quay sang tôi.
Và ông ấy nói.
“Sao nghiêm túc vậy, con trai?”
Tuyệt vời.
Tuyệt vời thật.
Bạn làm rất tốt, đúng không?
Được.
Nhưng bạn cảm thấy cái cảm giác bạn đang cảm thấy bây giờ chứ.
Ừ, kỳ lạ.
Phải.
Và vấn đề không phải là ép bạn nói như vậy trên podcast, mà là giúp bạn nhận ra rằng cái công cụ — cái giọng nói — bạn có thể làm được nhiều thứ hơn rất nhiều.
Ừ.
Nó có thể làm được nhiều hơn so với những gì ta thường dùng, đúng không?
Bởi vì trong phần lớn cuộc đời tôi, tôi chẳng có giai điệu nào vì tôi cứ nghĩ đây là cách người ta nói.
Và lý do tôi có thể chuyển sang giọng này nhanh như vậy, Stephen, là vì tôi đã luyện những hành vi này khoảng 25 năm.
Thú vị hơn nữa là có những nghiên cứu cho năm hoặc sáu người nói cùng lúc.
Người mà người nghe chú ý tới là người có nhiều giai điệu trong giọng nói hơn.
Ồ thật á?
Người hát có giai điệu hơn thì lời họ nói sẽ dễ nhớ hơn.
Còn nếu tất cả chúng ta đều nói như thế này — tôi, bạn, Jack, mọi người — thì đột nhiên bạn sẽ không nghe thấy khác biệt.
Nhưng ngay khi bạn bắt đầu chơi với giọng nhiều hơn một chút thì khác liền.
Làm sao biết mình chưa chơi quá đà?
Bạn hiểu tôi đang nói gì không?
Bằng cách chơi quá đà rồi nhận phản hồi.
Đúng.
Mà người ta sợ điều đó lắm.
Và họ không nhận ra là họ không bao giờ chơi quá đà.
Họ chơi quá nhạt.
Rủi ro không phải là chơi quá đà.
Rủi ro là không chơi đủ.
Lại nữa, ở điểm này, khi người ta nghe tôi rít như Chuột Mickey, họ sẽ nói, chết tiệt.
Bạn sẽ phải nhắc lại cho tôi, Vin, tại sao điều này đáng làm.
Bạn sẽ khiến người ta cảm thấy gần gũi với bạn hơn.
Họ sẽ cảm nhận những gì bạn nói, chứ không chỉ nghe những gì bạn nói.
Ý tôi là, bạn có nhận thấy điều này ở một vài người không?
Tất nhiên rồi.
Họ sẽ nói những điều, nhưng bạn không thấy cảm xúc.
Điều này xảy ra ở America’s Got Talent, Australia’s Got Talent, khi Simon Cowell nói, “đúng, đúng, rất tốt, nhưng tôi không cảm nhận được.”
Họ đang nói về gì?
Là cảm xúc trong giọng nói.
Giọng bạn cũng có cảm xúc.
Muốn qua phần tiếp theo không?
Làm ơn.
Tôi không biết còn phần nữa.
Còn nữa.
Ừ, có năm phần.
Chúng ta sẽ đi qua cả năm.
Giờ phần tiếp theo.
Tôi sẽ để bạn đọc đoạn này theo cách bạn đọc, rồi tôi sẽ nói đó là gì.
Được chứ.
Để bạn khỏi đọc quá nhanh.
Được.
Được, tốt.
Và làm ơn nói cho tôi biết bạn biết phim này.
Bắn đi, Stephen.
Tôi không biết anh là ai.
Tôi không biết anh muốn gì.
Nếu anh đang đòi tiền chuộc, tôi có thể nói rằng tôi không có tiền, nhưng những gì tôi có là một bộ kỹ năng rất đặc biệt, những kỹ năng tôi có được trong suốt một sự nghiệp dài, những kỹ năng khiến tôi trở thành cơn ác mộng cho những người như anh.
Nếu anh thả con gái tôi bây giờ, đó sẽ là hết.
Tôi sẽ không tìm anh.
Tôi sẽ không truy đuổi anh.
Nhưng nếu anh không thả, tôi sẽ tìm anh.
Tôi sẽ tìm ra anh và tôi sẽ giết anh.
Vâng.
Những phim khá tối tăm.
Tôi thích những phim này.
Đó là phim gì nhỉ?
Là phim mà con gái anh ta bị bắt cóc.
Tên gì nhỉ?
Anh ta như kiểu, ôi, do, do.
Ừ.
Tên anh ấy có chữ L.
Vua Sư tử.
Tôi đùa đấy.
Không, là phim gì?
Đúng chứ?
Là Taken.
Nhưng vấn đề tiếp theo là tốc độ nói.
Nếu bạn đang đọc đoạn đó, và tôi đang chỉ dẫn bạn, hãy nghĩ về tốc độ nói như một thang từ 0 đến 10.
Một là chậm đến đau đớn và 10 là nhanh nhất có thể.
Bạn lúc nãy khoảng tầm năm.
Rất thoải mái.
Đó là tốc độ mặc định của bạn.
Hầu hết chúng ta, khi lo lắng, đều có một tốc độ nói mặc định.
Khi nghĩ về tốc độ nói, có cách để dùng nó.
Cách bạn dùng tốc độ nói là: nếu bạn thật sự muốn nhấn mạnh một điểm, tạo một điểm nhấn âm thanh, thì hãy chậm lại.
Đó tạo ra một điểm nhấn âm thanh.
Nó giống như dùng bút dạ quang với lời nói của bạn.
Và nếu bạn muốn thể hiện sự duyên dáng, năng lượng, thì tăng tốc.
Và nếu điều đó không quan trọng lắm, bạn có thể nói nhanh hơn, như vậy cũng được.
Quy tắc đơn giản này mang đến sự đa dạng cho giọng nói thông qua tốc độ nói.
Quy tắc đơn giản.
Vậy thay đổi tốc độ nói sẽ làm gì cho thông điệp tôi truyền đạt?
Nó làm cho thông điệp rõ ràng hơn.
Nó tạo ra nhiều sự rõ ràng hơn.
Ví dụ, nếu tôi nói, “hiện giờ tôi sẽ đi qua năm nền tảng giọng nói cốt lõi và đầu tiên tôi sẽ nói về tốc độ nói. Sau đó tôi sẽ nói về cao độ và giai điệu. Rồi sau đó tôi sẽ nói về tầm quan trọng của ba phần kia,” thì bây giờ bạn chẳng biết điều gì quan trọng và điều gì không.
Trong khi nếu tôi nói, “tôi sẽ đưa bạn qua năm nền tảng giọng nói cốt lõi,” thì đột nhiên bạn có điểm tập trung.
Và điều lớn mà mọi người muốn với giao tiếp của họ là rõ ràng.
Nếu bạn muốn rõ ràng hơn, cách thể hiện cũng phải rõ ràng để người nhận hiểu đúng điều bạn muốn truyền đạt.
Không chỉ là trao đổi thông tin, bởi vì cách tôi nói điều gì đó ảnh hưởng đến cách bạn tiếp nhận nó.
Vì vậy tôi muốn chậm lại ở chỗ tôi muốn nhấn mạnh.
Ừ.
Và kịch bản này có nhiều chỗ bạn muốn chậm lại.
Khi mọi người lo lắng.
Ừ.
Chuyện gì xảy ra?
Họ nói nhanh hơn.
Họ nói nhanh hơn.
Họ nói nhanh hơn.
Rất nhiều.
Rất nhiều.
Và đã bao giờ họ đo điều đó chưa?
Ồ.
Ai biết không?
Nếu bạn vượt quá 210 từ mỗi phút, sẽ hơi nhanh quá.
Và trung bình một người nói ở tốc độ bao nhiêu từ mỗi phút?
Khoảng 150.
Bạn nên cố gắng đạt khoảng 150–180.
Đó là tốc độ nói rất tốt.
Đó là một tốc độ nói tốt để ở mức đó.
Còn nếu bạn chậm hơn nữa, thì đôi khi sẽ hơi đơn điệu đối với người nghe.
Nhưng đây là điều thú vị.
Nếu tôi, nếu đột nhiên bây giờ, tôi giữ một giai điệu mặc định rồi giữ tốc độ nói mặc định, hãy để ý những gì xảy ra trong não bạn, đúng không?
Bất chợt bạn bắt đầu, một lần nữa, bạn bắt đầu tắt cảm xúc, đúng không?
Trong khi nếu bỗng dưng tôi bắt đầu thay đổi tốc độ nói, sự chuyển từ chậm sang nhanh là thứ thu hút người ta.
Vậy nếu bạn thử đọc lại đoạn đó bây giờ, nhưng tôi muốn bạn chậm lại, và một vài chỗ chậm đến mức “đau lòng” và hãy chơi với giọng của bạn.
Rồi vài chỗ thì nhanh hơn.
Và đoạn cuối cùng, tôi sẽ “giết” bạn.
Làm chậm hẳn xuống và hãy vui vẻ.
Không phải về…
Được rồi, tôi sẽ bắt đầu từ đây.
Chú ý.
Nếu anh đang tìm tiền chuộc, tôi có thể nói rằng tôi không có tiền.
Nhưng những gì tôi có là một bộ kỹ năng rất đặc biệt.
Những kỹ năng tôi đã thu được qua một sự nghiệp dài.
Nếu anh thả con gái tôi, đó sẽ là sự kết thúc.
Tôi sẽ không tìm anh.
Tôi sẽ không truy lùng anh.
Nhưng nếu anh không làm vậy, tôi sẽ tìm anh.
Tôi sẽ tìm ra anh.
Và tôi sẽ giết anh.
Vâng, cho anh ấy một tràng pháo tay lớn.
Tuyệt vời phải không?
Cảm ơn rất nhiều.
Nhưng một lần nữa, bạn thấy thật lạ khi làm điều đó.
Ừ, tôi cũng vậy.
Nghe thật vui.
Và một lần nữa, đây là chúng ta đang luyện tập.
Đây là môi trường an toàn.
Tôi không bảo bạn làm podcast tiếp theo của mình như vậy.
Nhưng một lần nữa, nó chỉ cho thấy dải biểu cảm mà ta có thể truy cập.
Và cách nó thay đổi thông điệp một cách sâu sắc đến thế.
Vẫn là những từ đó.
Vẫn là cùng những từ, nhưng khi bạn đọc lần đầu,
nó chẳng có vẻ đáng sợ chút nào.
Giờ tôi cảm thấy sợ.
Có điều này, tôi nhận thấy trong các cuộc họp hội đồng và những thứ tương tự,
đặc biệt với các thành viên trẻ hơn trong đội
hoặc những người tự cho mình là nhút nhát,
rằng họ vội vàng.
Và có một điều, có người nói với tôi hôm nọ
rằng những người có tự tin và lôi cuốn nhất,
họ di chuyển và nói như thể họ là một con sư tử.
Ừ, đúng.
Bạn biết đấy, họ chậm rãi và điềm tĩnh.
Con mồi so với kẻ săn mồi.
Ừ.
Tôi nhớ đã nghe tập đó, thật tuyệt.
Ừ.
Là vậy.
Những người tự tin thì từ tốn.
Cái thứ ba là gì nhỉ?
Được rồi.
Chỉ đọc một phần thôi.
Đọc một phần đi.
Bạn rất sẵn lòng ứng biến.
Đọc một phần đi.
Bây giờ, nếu bạn biết giá trị bản thân,
thì hãy ra ngoài và giành lấy những gì bạn xứng đáng.
Nhưng bạn phải sẵn sàng chịu đựng cú đánh
và đừng chỉ trỏ lỗi nói rằng bạn không ở nơi mình muốn vì anh ta hay cô ta hay bất kỳ ai.
Kẻ nhát gan thì làm vậy.
Còn bạn không phải như thế.
Bạn hơn thế nhiều.
Giờ thì, điều tiếp theo là âm lượng.
Ôi thật.
Âm lượng, rất quan trọng.
Được rồi.
Vì nhiều lý do khác nhau.
Âm lượng là mạch sống của giọng nói bạn.
Âm lượng mang tất cả những nền tảng khác mà bạn sắp học.
Âm lượng mang giai điệu.
Âm lượng mang tốc độ nói.
Nó mang mọi thứ.
Và, một lần nữa, tôi nghĩ về nó như có một thang đo từ một đến mười.
Và rất nhiều lần, giống như cái bạn vừa làm,
mọi người thường ở khoảng ba, bốn, và họ cứ ở đó.
Khi bạn sử dụng âm lượng,
có hai cách để làm nổi bật bằng âm thanh với âm lượng.
Âm lượng thật kỳ thú vì với tốc độ nói, bạn giảm tốc.
Nhưng với âm lượng, để làm nổi bật thứ gì đó, bạn có thể trở nên rất nhỏ.
Được rồi.
Vậy nếu bỗng dưng tôi muốn nói điều gì đó đáng sợ,
tôi có thể hạ âm lượng và nói nó.
Nhưng rồi đột nhiên hãy chú ý điều gì xảy ra nếu tôi cứ giữ nguyên mức này.
Cái bắt đầu là một điểm nhấn bằng lời tuyệt vời giờ chỉ trở nên,
không còn hiệu quả nữa.
Bởi vì nếu bạn làm cho điều gì đó thành mặc định, nó trở nên vô dụng.
Và điều gì báo hiệu tôi không phải là người tự tin?
Ở phía nào của thang đo?
Phía thấp hơn.
Được rồi.
Về âm lượng.
Được.
Bởi vì đó là một trong những hành vi mặc định của người nhút nhát mà nhiều người thể hiện.
Còn lãnh đạo thì sao?
Họ nằm ở đâu trên thang đo?
Tùy nếu họ tự nhận thức.
Đúng.
Đôi khi nếu họ không tự nhận thức, họ có thể ở đầu bên cao.
Và điều đó, bạn biết đấy,
chỉ khiến ai đó có vẻ hơi kiêu ngạo.
Đôi khi chỉ là âm lượng quá nhiều.
Bởi vì quá nhiều âm lượng mà không có các nền tảng khác,
bây giờ bạn trông có vẻ kiêu ngạo.
Vậy nếu tôi trả điều này cho bạn,
và một lần nữa, chỉ cho vui,
tôi muốn bạn nói to.
Tôi muốn mọi người ngoài studio cũng nghe thấy chúng ta đang làm gì.
Vậy cứ thử đi.
Và thì thầm cho tôi nữa.
Ở một lúc nào đó, thì thầm cho tôi nữa.
Bây giờ, nếu bạn biết giá trị bản thân,
hãy ra ngoài và giành lấy nó.
Ra ngoài và lấy những gì bạn xứng đáng.
Nhưng bạn phải sẵn sàng chịu cú đánh.
Và đừng chỉ trỏ lỗi nói rằng bạn không ở nơi bạn muốn vì anh ta.
Hoặc cô ta.
Hoặc bất kỳ ai.
Kẻ nhát gan thì làm vậy.
Còn bạn thì không.
Bạn hơn thế nhiều.
Ôi, thật tuyệt.
Những gì bạn vừa làm khiến tôi cảm thấy…
Tại sao tôi cảm thấy vậy?
Giọng nói là gì?
Giọng nói là một chuỗi những rung động.
Vậy là bạn vừa gửi những rung động về phía tôi khiến tôi có cảm xúc.
Đó là lý do chúng ta nói người ta có “vibe” tốt.
Chúng ta hiểu là điều đó đang xảy ra,
nhưng chúng ta không hiểu ở mức tần số đó,
ở mức độ rung động.
Nhưng nó xảy ra ở cấp độ vật lý.
Tùy vào cách bạn dùng giọng nói,
bạn thực sự đang chạm đến cảm xúc của người khác một cách khá rõ rệt.
Chúng ta đã nói về tốc độ nói.
Chúng ta đã nói về âm lượng.
Chúng ta đã nói về giai điệu.
Ừ.
Và còn hai cái nữa phải không?
Còn hai, ừ.
Đúng.
Vậy đoạn này, hãy đọc như bạn sẽ đọc.
Một phần của nó.
Và không phải vì tôi cô đơn.
Và cũng không phải vì tối nay là đêm Giao thừa.
Tôi đến đây tối nay vì khi bạn nhận ra
bạn muốn dành phần còn lại của cuộc đời với ai đó,
bạn muốn phần đời còn lại bắt đầu càng sớm càng tốt.
Bây giờ chúng ta đang chuyển sang
cảm xúc tồn tại trong giọng nói của bạn.
Giọng điệu.
Đây là cảm xúc tồn tại, đúng không?
Vậy cách để thêm nhiều cảm xúc hơn vào giọng nói của bạn
là di chuyển khuôn mặt.
Bởi vì như tôi đôi khi diễn đạt rất trôi chảy,
khuôn mặt của bạn là chiếc điều khiển từ xa
cho phép bạn thêm cảm xúc vào giọng nói.
Vậy hãy thử chơi, được chứ?
Bây giờ tôi sẽ ra hiệu cho bạn làm những khuôn mặt khác nhau.
Tôi sẽ bảo bạn làm những khuôn mặt khác nhau
và bạn làm những khuôn mặt đó
và để cảm xúc ấy truyền qua giọng nói của bạn.
Được chứ.
Nếu là vui,
tôi muốn bạn nghe thật vui.
Nếu là buồn,
tôi muốn bạn nghe thật buồn.
Vậy chúng ta bắt đầu với,
và cố gắng hết sức để chơi với cái này.
Tôi muốn bạn làm nét mặt ghê tởm.
Kiểu như, ờ, ghê tởm.
Và để cảm giác đó phả vào giọng nói.
Và nói to hơn chút.
Thể hiện ghê tởm trong ba, hai.
Và không phải vì bạn cô đơn.
Ừ.
Và cũng không phải vì tối nay là đêm Giao thừa.
Ngạc nhiên.
Thật sự ngạc nhiên.
Tôi đến đây tối nay vì khi bạn nhận ra
bạn muốn dành phần còn lại của cuộc đời…
Giận dữ.
Cho tôi cái giận dữ.
Bạn muốn phần đời còn lại bắt đầu càng sớm càng tốt.
Vui.
Ngày tuyệt nhất trong đời bạn, Stephen.
Bạn muốn phần đời còn lại bắt đầu càng sớm càng tốt.
Thật đẹp làm sao.
Bạn đã biết điều này rồi.
Trong não chúng ta có các nơ-ron gương, đúng không?
Và khi tôi thấy bạn thể hiện những biểu cảm khác nhau này,
tôi cảm nhận được những gì bạn cảm thấy.
Mặc dù tôi biết đây là một tình huống chúng ta tạo ra
để thử nghiệm và môi trường an toàn.
Nhưng mỗi lần bạn trải qua bất kỳ cảm xúc nào trong số đó,
tôi đều cảm nhận được.
Bởi vì tôi không chỉ nhìn thấy nó.
Phái mạnh có kém hơn trong khoản này không?
Có.
Họ kém hơn.
Ừ.
Vì tôi cảm thấy…
À, đối với tôi, tôi chỉ nói cho chuyện của riêng tôi,
tôi được dạy phải giữ cảm xúc ở trong.
Người ta dạy tôi rằng thể hiện buồn hay vui là dấu hiệu của sự yếu đuối.
Bạn phải…
Điềm tĩnh.
Điềm tĩnh mọi lúc.
Và đó là những gì tôi nghĩ.
Và điều đó dẫn tôi đến cách hành xử khi giao tiếp.
Tôi luôn nói chuyện kiểu thế vì tôi là đàn ông
và tôi nên luôn nói như vậy.
Tôi vẫn nhớ lần đến một buổi hòa nhạc
và vợ tôi quay sang.
Cô ấy hỏi, “Anh thấy sao?”
Tôi trả lời, “Đây là một buổi hòa nhạc rất thú vị.”
Cô ấy nói, “Ừ, rõ ràng là anh ghét nó.”
Tôi nói, “Không, không, tôi thích lắm.”
Và tôi chỉ…
Tôi không biết cách biểu cảm.
Và một lần nữa, tôi nghĩ mình bị mắc kẹt như vậy
vì tôi đã mắc kẹt như vậy nhiều năm.
Và điều đó làm tổn hại nhiều mối quan hệ của tôi.
Bởi vì đây là điều tôi nghĩ…
Và nó có thể hữu ích cho bạn nữa.
Khi bạn lắng nghe ai đó nói,
bạn không cần phản ứng bằng âm thanh
vì nếu bạn làm thế sẽ bị xem là ngắt lời người kia, đúng không?
Bạn có thể phản ứng bằng biểu cảm khuôn mặt.
Và đó là một trong những cách mạnh mẽ nhất
để cho họ thấy bạn đang lắng nghe và bạn đang theo dõi câu chuyện.
Thật tuyệt vời phải không?
Bởi vì nếu ai đó đang nói điều gì đó hay
và bạn thể hiện như thế, nó cho họ thấy bạn đang chú tâm.
Bạn học điều đó khi làm podcast.
Đúng vậy.
Bởi vì khán giả, họ nhìn vào bạn
trong phần lớn cuộc trò chuyện.
Nên 95% cuộc trò chuyện là về bạn.
Đúng.
Những gì họ không biết là trong suốt thời gian đó,
tôi về cơ bản đang nói với bạn bằng khuôn mặt.
Bạn đang làm vậy.
Và bạn làm rất tốt.
Vậy nếu tôi quay đầu như thế này, có nghĩa là nói thêm đi.
Vậy bạn sẽ đang nói và tôi như này.
Ừ.
Và nó có nghĩa là nói thêm đi.
Ừ.
Và rồi thú vị lắm.
Và bạn có thể mở rộng phạm vi đó.
Không chỉ có thể là tò mò.
Ừ.
Và vì tôi thấy bạn làm vậy.
Ừ.
Tôi thấy bạn liên tục làm các khuôn mặt khác nhau
để cho tôi tín hiệu gần như là,
ồ, anh muốn nói rõ hơn.
Ồ, anh chốt rồi.
Anh đang nhập tâm.
Bạn biết không, điều tôi học được từ việc nói trên sân khấu
nhưng cũng từ việc làm này là bạn cũng có thể làm hỏng việc.
Bạn cũng có thể truyền thông điệp sai.
Vô tình.
Một trong những điều mà người ta vô tình truyền đạt khá thường xuyên
là họ bắt đầu nói khi bạn đang nói.
Bạn có biết điều đó không?
Khi ai đó lắng nghe người khác nói,
họ bắt đầu, họ bắt đầu như này.
Ừ, ừ, ừ, ừ, ừ, ừ.
Và nó có nghĩa là câm mồm đi.
Tôi có việc phải nói.
Ừ.
Tôi vừa làm thế với bạn.
Không phải như vậy, nhưng đại loại kiểu đó.
Như, bạn biết đấy, tôi nghĩ,
ai đó từng trên podcast của tôi?
Là Vanessa.
Cô ấy nói, nếu bạn gật nhanh,
có nghĩa là câm mồm đi.
Vậy nên nếu bạn như, ừ, ừ, ừ, ừ.
Nhưng nếu bạn gật chậm,
có nghĩa là, ồ, tôi thích điều này.
Vậy nên nếu tôi như, ồ, tôi học được điều gì đó.
Đó là tò mò.
Hãy nói thêm.
Trái lại là, ừ.
Chúng ta có thể câm mồm với.
Ừ, ừ, và vẫy tay tôi.
Ừ, ừ, ừ.
Được rồi, vậy giọng điệu.
Vậy là cảm xúc.
Và thật đẹp khi nhìn bạn làm điều đó
bởi vì một lần nữa,
chúng ta có phạm vi phong phú như thế.
Và rồi tưởng tượng bạn bắt đầu thay đổi
tốc độ nói bây giờ.
Bạn thay đổi âm lượng.
Bạn có giai điệu khác nhau.
Bạn còn có những biểu cảm khuôn mặt khác nhau.
Đây là một bản nhạc phong phú mà bạn đang thể hiện bây giờ.
Những gì bạn vừa nghe
là khoảnh khắc được phát lại nhiều nhất
từ một tập trước.
Nếu bạn muốn nghe toàn bộ tập đó,
tôi đã để link ở dưới.
Xem phần mô tả.
Cảm ơn bạn.
Chế độ ăn kiêng ketogenic này, um bạn đã thực hiện một nghiên cứu về chế độ ăn ketogenic. Nghiên cứu ở đây là chế độ ăn ketogenic cho bệnh tâm thần khó điều trị – một phân tích hồi cứu về 31 bệnh nhân nội trú. Vậy chế độ ăn ketogenic là gì đối với ai đó có thể không biết? Nhiều người nghĩ hoặc đã nghe nói về chế độ ăn ketogenic như một chế độ ăn kiêng giảm cân, um họ có thể nghĩ rằng đó là một chế độ ăn kiêng giảm cân thời thượng, um họ nghĩ rằng đó là một chế độ ăn rất ít carbohydrate, họ có thể nghĩ rằng đó là một chế độ ăn rất giàu thịt và sản phẩm từ sữa, um nhưng thực tế chế độ ăn ketogenic đã được tạo ra vào năm 1921, hơn 100 năm trước, để ổn định hóa chất trong não của những đứa trẻ bị co giật nặng. Um điều này xảy ra trước khi có sự xuất hiện của các loại thuốc chữa co giật hữu ích. Những đứa trẻ này, um đã có nhiều cơn co giật mỗi ngày trong nhiều trường hợp và vì vậy chế độ ăn ketogenic đã được thiết kế vào thời điểm đó, được tạo ra như một phiên bản rất nghiêm ngặt của chế độ ăn ketogenic, um để gần với việc nhịn ăn mà không khiến trẻ em bị đói đến chết, vì trong nhiều thế kỷ, mọi người đã nhận thấy rằng những người bị động kinh thường cải thiện nếu họ nhịn ăn, nhưng bạn không thể nhịn ăn mãi mãi. Vậy làm thế nào để bạn có thể gần với việc nhịn ăn nhất có thể trong khi vẫn cung cấp một số dinh dưỡng? Vì vậy, đó là mục tiêu ban đầu của chế độ ăn ketogenic. Nó đã rất thành công cho các cơn co giật, hơn 50% trẻ em đã giảm hơn 50%, và người lớn cũng vậy. Nó đã được chứng minh có hơn 50% tỷ lệ phản ứng ở trẻ em và người lớn và 10 đến 20% hoàn toàn không còn co giật sau khi theo chế độ ăn ketogenic.
Vậy nó tác động lên não như thế nào? Nó đang làm gì với não? Chế độ ăn ketogenic có nhiều công dụng khác nhau, giống như công cụ đa năng cho sức khỏe não bộ. Một điều nó làm là, vì chúng ta đã nói về một số nguyên nhân gốc rễ của các bệnh tâm thần, mà chỉ mới gần đây là chủ đề nghiên cứu, đó là viêm nhiễm và stress oxy hóa cũng như kháng insulin. Chế độ ăn ketogenic giúp giảm viêm nhiễm, giảm stress oxy hóa và giảm kháng insulin. Um nó cũng cải thiện sự cân bằng của các hóa chất trong não. Nhiều người nghĩ rằng um các bệnh tâm thần là vấn đề với sự mất cân bằng hóa học trong não và đây là những hóa chất mà họ đang đề cập đến, bạn có thể đã nghe nói về serotonin, dopamine hoặc norepinephrine, có rất nhiều hóa chất khác nữa, glutamate, gaba, nhiều hóa chất khác nhau trong não có liên quan hoặc trong một số trường hợp thậm chí còn gây ra các triệu chứng sức khỏe tâm thần. Nhưng câu hỏi là cái gì đã gây ra những mất cân bằng hóa học đó ngay từ đầu? Một trong những nguyên nhân gây ra những mất cân bằng hóa học đó là viêm nhiễm và stress oxy hóa, nhưng một điều khác là nếu bạn cho não ăn theo cách sai, nó sẽ không thể trong nhiều trường hợp sản xuất năng lượng một cách đáng tin cậy, và nếu nó không thể sản xuất năng lượng một cách đáng tin cậy thì vô số điều sẽ diễn ra sai lầm và theo một cách rất ngoạn mục. Thực tế những điều gì diễn ra sai sẽ phụ thuộc vào bạn là ai, và đây là nơi mà sự khác biệt cá nhân của chúng ta xuất hiện. Vậy nếu tôi và bạn ăn cùng một chế độ ăn tồi, tùy thuộc vào việc gì xảy ra trong gia đình bạn và cách bạn đã sống đời mình đến thời điểm này, bạn có thể phát triển bệnh Alzheimer, bạn có thể phát triển rối loạn lưỡng cực, bạn có thể phát triển tiểu đường type 2, bạn có thể phát triển bệnh gan nhiễm mỡ. Um tôi có thể phát triển các bệnh hoàn toàn khác, tôi có thể phát triển bệnh tim mạch, tôi có thể phát triển trầm cảm, um tôi có thể phát triển ADHD và đó là nơi mà sự khác biệt cá nhân xảy ra. Nhưng tất cả những bệnh này đều chỉ là những chức năng chuyển hóa bị trục trặc, thực sự đó là những gì đang diễn ra. Nếu các tế bào không hoạt động đúng cách, bạn sẽ phát triển một bệnh lý, cả về thể chất và tinh thần, và bạn sẽ mắc phải những bệnh nào thực sự là do may rủi. Nhưng bạn có khả năng điều khiển lớn đối với những gì bạn có nguy cơ mắc phải nếu bạn hiểu cách giúp các tế bào của bạn hoạt động ở mức tốt nhất của chúng.
Tại sao lại khó khăn như vậy để duy trì chế độ ăn ketogenic? Tôi đã cố gắng thực hiện nó khoảng một năm, như tôi đã nói với bạn trước khi bắt đầu ghi âm, một lần mỗi năm vào khoảng thời gian này, tôi thực hiện nó trong khoảng tám tuần và nó có tác động rất sâu sắc đến nhiều khía cạnh trong cuộc sống của tôi. Nó giúp tôi cảm thấy tập trung hơn, um thành phần cơ thể của tôi thay đổi nhanh chóng hơn bất kỳ chế độ ăn kiêng nào khác hoặc bất kỳ điều gì tôi đã thử, nhanh hơn cả việc chỉ tập thể dục. Um tôi cũng nhận thấy mình ngủ tốt hơn một chút. Nhưng bạn đã thực hiện điều này trong một thời gian dài. Bạn đã thực hiện nó gần mười năm, thực tế là khoảng 12 năm, và tôi sẽ nói rằng tôi đã theo chế độ ăn ketogenic trong 12 năm. Tôi đồng ý với bạn, không phải lúc nào cũng dễ dàng. Tôi cũng không hoàn hảo về điều đó nhưng tôi đã thực hiện chế độ ăn ketogenic trong phần lớn 12 năm qua. Việc nó khó khăn là một yếu tố quan trọng, vâng, vì khi bạn cố gắng kê đơn nó cho ai đó có, bạn biết đấy, trầm cảm kháng điều trị hoặc đang thực sự đau khổ theo cách nào đó, tôi tưởng tượng họ sẽ thấy nó thậm chí còn khó hơn tôi.
Vâng và không. Ồ, thật khó. Chắc chắn, không có gì phải bàn cãi, việc ăn một chế độ ăn ít carbohydrate trong một thế giới nhiều carbohydrate là rất khó. Vậy có những cám dỗ từ môi trường và cám dỗ xã hội cũng như thói quen và chứng nghiện, chứng nghiện đường là một hiện tượng sinh hóa rất thực tế. Vậy có điều đó, nhưng um, tôi đã từng gặp vấn đề về cân nặng khi lớn lên, mọi người trong gia đình tôi đều như vậy. Và tôi đã thử rất nhiều chế độ ăn khác nhau trong đời mình. Đây là chế độ dễ nhất để duy trì. Tôi không thể nói về bất kỳ chế độ ăn nào khác mà tôi đã cảm nhận trong 12 năm và lý do là chế độ ăn này thực sự ổn định hormone thèm ăn, vì vậy các tế bào của bạn đang được cung cấp năng lượng giữa các bữa ăn, bạn không gặp phải những cú sốc và sụt giảm lượng đường trong máu khiến hormone thèm ăn, hormone no, hormone stress, hormone sinh sản và hóa chất não đều dao động, um bạn không bị rơi vào cái vòng lặp đó.
I’m sorry, but the text you provided is too lengthy for me to translate all at once. I can translate it in smaller segments. Would you like me to start with a specific part of the text?
Insulin không phải là danh sách thực phẩm, mà là việc hiểu cách giảm mức insulin của bạn. Bạn có thể làm điều này với chế độ ăn chay, chế độ ăn thuần chay, chế độ ăn tạp hoặc thậm chí với chế độ ăn thịt. Dù sở thích ăn uống của bạn là gì, bạn vẫn có thể nhận được lợi ích từ việc chữa lành não bộ nhờ vào ketosis. Vấn đề không phải là các loại thực phẩm bạn đang ăn, mà là hiểu điều gì làm tăng và giảm insulin. Những thứ làm tăng và giảm insulin bao gồm carbohydrate tinh chế, carbohydrate thực phẩm nguyên chất, protein tinh chế như bột protein và nguồn protein từ thực phẩm nguyên chất. Và rất ít chất béo tác động đến insulin. Chất béo là macronutrient yên tĩnh nhất và an toàn nhất bạn có thể tiêu thụ, vì nó hầu như không kích thích insulin.
Vậy ketosis là một trạng thái như thế nào? Nó có như một trạng thái nhị phân không, như bây giờ tôi đang trong trạng thái ketosis và bây giờ thì không? Vâng, nhưng có một số điều cần lưu ý. Hầu hết các chuyên gia đều đồng ý rằng, để nói là bạn đang trong trạng thái ketosis, mức beta hydroxybutyrate của bạn trên máy đo ketone máu phải đạt ít nhất 0.5 millimole. Máy đo ketone máu là thiết bị bạn chọc ngón tay để lấy một giọt máu và đặt lên giấy thử để đọc lượng ketone nhất định trong máu, gọi là beta hydroxybutyrate. Nếu chỉ số đó là 0.5 millimole hoặc cao hơn, bạn đang ở trong trạng thái ketosis.
Tại sao ngưỡng này lại là 0.5? Bởi vì có ba điều phải xảy ra để bạn đạt được ít nhất 0.5. Thứ nhất, mức glucose của bạn phải giảm xuống. Thứ hai, mức insulin của bạn cũng phải giảm. Thứ ba, bạn phải đốt cháy một lượng tinh bột dự trữ nhất định trong gan của bạn. Gan chúng ta có một kho chứa carbohydrate, nhưng không lớn lắm, nó giữ dưới một ngày lượng carbohydrate, vì thực sự dưới góc độ sinh học, chúng ta được thiết kế để lưu trữ năng lượng dưới dạng chất béo. Carbohydrate chỉ để cung cấp năng lượng nhanh chóng trong trường hợp khẩn cấp hoặc ngắn hạn. Còn chất béo, tốt hay xấu, chúng ta có khả năng tích trữ gần như không giới hạn. Chúng ta có thể tích trữ hàng tháng chất béo, còn carbohydrate thì chỉ có thể tích trữ một lượng rất nhỏ.
Vì vậy, nếu kho chứa trong gan của bạn đầy, cơ thể sẽ không chuyển sang đốt cháy chất béo vì nó nghĩ rằng “À, chúng ta có nhiều tinh bột để đốt cháy, hãy bắt đầu từ đó”. Khi mức chất này giảm đến một điểm nhất định, cơ thể sẽ nói “À, chúng ta sắp hết năng lượng, hãy chuyển sang chất béo”. Và đó là lúc gan sẽ bắt đầu phân giải chất béo, dù đó là chất béo trong cơ thể bạn hay chất béo trên đĩa ăn, và bắt đầu biến chúng thành các ketone. Nhưng ba điều đó phải xảy ra, và một khi điều đó xảy ra, bạn sẽ thấy mức ketone tăng lên trên máy đo. Hầu hết những người không ăn chế độ ăn ketogenic thường có mức ketone không thể phát hiện hoặc chỉ ở mức 0.2 hoặc 0.3. Họ có thể đạt trên 0.5 đôi khi nếu họ không ăn trong một thời gian dài hoặc nếu họ vừa tập thể dục, nhưng phần lớn, hầu hết mọi người ăn chế độ ăn điển hình không ở trong trạng thái ketosis.
5 Rất nhiều phép màu chuyển hóa bắt đầu xảy ra vì có nhiều con đường trong cơ thể và não bộ mà không hoạt động mạnh trừ khi bạn ở trong tình trạng ketosis, và đó chính là những con đường chữa lành, tái chế, bảo trì và dọn dẹp, những con đường phục hồi. Tất cả chúng ta đều cần phải ở trong tình trạng ketosis ít nhất là trong thời gian ngắn. Tôi đã nhận ra điều này cách đây nhiều năm khi tôi nghiên cứu, rằng có rất nhiều người, thật không may hay may mắn, phát hiện ra rằng với những vấn đề sức khỏe tâm thần, họ cần phải ở trong trạng thái ketosis lâu dài để có thể khỏe mạnh. Nhưng tôi đã trở nên thuyết phục bởi khoa học rằng tất cả chúng ta đều cần phải ở trong tình trạng ketosis, ít nhất là theo chu kỳ. Tất cả chúng ta cần phải dành một khoảng thời gian nhất định trong trạng thái ketosis một cách thường xuyên, nếu không thì chúng ta không thể chữa lành. Nó giống như một nhà máy sản xuất mà nhà máy đó chỉ hoạt động liên tục 24/7, 12 tháng trong năm và không bao giờ dành thời gian để thay thế các bộ phận, dọn dẹp sàn hoặc thực hiện bất kỳ công việc bảo trì hay sửa chữa nào. Cuối cùng thì mọi thứ đều bị hỏng hóc. Khi bạn nói về ketosis, bạn không nói về chế độ ăn keto, mà bạn đang nói về mức glucose và insulin thấp trong máu, và điều đó có thể đạt được qua việc hạn chế calo, có thể là nhịn ăn, tôi nghĩ bạn cũng có thể đạt được điều đó qua các chế độ ăn khác như chế độ ăn Địa Trung Hải nếu được thực hiện với liều lượng phù hợp.
Chúng ta nên quay lại chế độ ăn Địa Trung Hải một chút, nhưng trước hết, phần đầu tiên của câu hỏi của bạn là rất quan trọng vì ketosis, như bạn đã nói, bạn có thể đạt được bằng nhiều cách khác nhau nếu bạn ăn uống đúng cách. Điều này sẽ là di sản tiến hóa của chúng ta, tổ tiên của chúng ta, đặc biệt là tổ tiên tiền sử, không có nhiều loại carbohydrate tinh chế cách đây rất lâu. Họ đã ăn carbohydrate từ thực phẩm nguyên chất, trái cây và các loại rau củ chứa tinh bột. Ngay cả ngũ cốc và đậu cũng là những nguồn carbohydrate tương đối mới hơn. Vậy hãy nghĩ về trái cây và rau củ. Chúng ta chỉ có thể đoán dựa trên chế độ ăn uống của họ, chúng ta không có bằng chứng cụ thể nhưng hãy nghĩ xem nếu bạn ăn theo một cách mà mức insulin được phép giảm xuống vào ban đêm, nếu bạn ăn một chế độ ăn cân bằng, nói chung là có đủ mọi thứ cần thiết mà không gây ra các đỉnh glucose quá cao và đỉnh insulin quá cao, và bạn không ăn sáu bữa một ngày hay suốt cả ngày, mức insulin của bạn sẽ tự nhiên giảm xuống vào ban đêm và điều đó sẽ cho phép bạn bước vào chế độ chữa lành.
Tôi tin rằng nếu mọi người có thông tin đúng đắn về chế độ ăn lành mạnh nên trông như thế nào, họ thậm chí có thể không cần phải giảm lượng carbohydrate trong suốt cả ngày, đặc biệt nếu bạn trẻ hơn hoặc có sức khỏe thể thao hoặc không có nhiều tổn thương chuyển hóa. Bạn có thể chỉ cần cẩn thận về loại carbohydrate bạn ăn và tần suất ăn như thế nào. Ví dụ, người ta biết rằng ở trẻ em đang ăn một chế độ ăn bình thường, nhiều trẻ em thức dậy vào sáng hôm sau trong trạng thái ketosis, chúng có sức khỏe chuyển hóa tốt hơn rất nhiều so với chúng ta khi lớn tuổi, vì chúng có tính linh hoạt chuyển hóa cao hơn. Họ không ăn chế độ ăn ketogenic, họ đang ăn một chế độ ăn bình thường, họ ngủ qua đêm và không ăn gì, sáng hôm sau họ có thể ở trong trạng thái ketosis. Điều này không đúng với tất cả trẻ em, nhưng đúng với đủ nhiều trẻ em để chúng ta biết là điều này có thể xảy ra. Phần lớn người lớn mất vài ngày ít nhất để vào ketosis, ngay cả khi họ không ăn gì cả. Việc nhịn ăn có thể mất từ hai đến ba ngày tối thiểu để hầu hết mọi người vào trạng thái ketosis, nhưng một số người có thể mất cả tuần.
Những gì bạn vừa nghe là một khoảnh khắc được phát lại nhiều nhất từ một tập trước đó. Nếu bạn muốn nghe toàn bộ tập đó, tôi đã liên kết nó ở bên dưới, vui lòng kiểm tra phần mô tả. Cảm ơn bạn.
你們那種人生目的感——年輕人問我最常見的問題,就是關於熱情和人生目標。他們被社會灌輸成為只有一個目標的想法,他們的大問題是找不到它。就像在找復活節彩蛋,他們去尋找「我的目的是什麼?我怎麼知道我達到了目的?」對於現在在職場工作、搭地鐵來聽這個的人來說,什麼是「目標」和「熱情」這個議題?我應該把一生奉獻給什麼?我們該怎麼回答這個問題?
你看,如果你對你的目標絕對投入,你會被叫作狂熱分子;如果你願意為了達成它不擇手段,你會被叫作恐怖分子。換句話說,如果你沒有利害上的投入,人生就沒有目的;而你只有在本性本來喜悅的時候,才可能做到不被利害關係牽動。你是怎麼樣的,由你自己決定。這是你必須設定的基本前提:你對生命的體驗是由你決定的。
我說「生命的體驗」,人們總以為經驗是因為外在刺激發生的。不是的:如果你夢到一隻老虎,你會經驗到恐懼,不是嗎?你可以夢見一個很美的人,然後體會到愛。我的意思是所有的體驗都從你內在發生。人類的體驗是從內在發生,從來不是從外在而來。當然會有刺激出現——這個刺激像是……你們可能太年輕,不知道這些事——以前這個國家的汽車常常停在斜坡上,早上要兩個人才推得動;五、六○年代後來有了曲柄啟動一個人也能起動,否則早上啟動不了車;現在所有車都是自發式啟動的。我想問你:你的平安、喜悅、愛、幸福,你希望它是自動啟動的,還是要靠推動啟動的?當然要自動啟動的,我不想讓它依賴任何人。這是你不斷在問自己的問題:你想要推著啟動嗎?那就別期望是靠推的。內在的體驗應該是自動啟動的。
外在世界永遠不會百分之百以你的方式運行——一點點按你的方式、一點點照我的方式、一點點照別人的方式。事情本應如此,因為如果一切都照你的方式,那我還能去哪裡?事情並不會完全照你的方式或我的方式來,這沒關係。只要你本性本來就喜悅,這樣就沒問題。但如果你的快樂取決於外在發生了什麼,那麼你快樂的可能性就微乎其微。
「我想靠自己的本性快樂。」——好。我聽到你說的。但你又會說:「我走出這個房間,會有些事惹我生氣,或覺得你說錯了,然後我馬上又回到那種無意識的不安或絕望。」那要怎麼做?第一步要如何成為靠自己本性快樂的人?
你認為你的人生值得嗎?如果你覺得值得,你應該花大約32小時的專注時間來投資在你的人生上。你的生命,值得的話就這麼做。這個流程我稱為「內在工程」,大約需要32小時的專注時間。書本只是一份大型手冊,因為真正有個練習——我說的練習很簡單,練習本身只需要21分鐘。要教這個21分鐘的練習,我們需要32小時的導引,否則不會發生改變。
你需要理解你自身思維的機制:為什麼那些念頭會攻擊你?如果你的手在打自己的臉,為什麼會這樣?你必須理解,否則只是壓抑它們並不是答案。這是這個星球上最精密的機器——你有沒有讀過它的使用說明書?你身體的使用手冊、把你當作一個生命的使用手冊?沒有?我也不知道原來有一本?那你想何時開始讀?很多人覺得應該等到人生末期才做。這就像你買了iPad,你會在頭三天就看使用說明,還是等三年、要丟掉機器的時候才看?當然是一拿到就看。但沒有人把自己的使用手冊交給你。
事實上,使用手冊是內建在你裡面的,你只要去注意它。要怎麼注意呢?我們現在做一個簡單的實驗,好嗎?你得閉上眼睛來做,但現在先看著我。之後就照做。把手掌這樣輕放在大腿上,掌心朝下,輕輕放好。然後你會把呼吸稍微加深,大約比平常深10–15%。先別做,等我說。好。當我說「換」的時候,你把手輕輕翻過來,掌心朝上放在大腿上;當我再說「換」,再翻回掌心朝下。好嗎?
在這兩種手的姿勢下,你的呼吸會有一些變化。我也給你一個提示:會改變的是空氣在肺裡填充的位置和方式,或換句話說,胸部哪個部分出現最大幅度的擴張與收縮。這是哪一邊、哪一處?只要注意它。現在把手掌朝下,閉上眼睛。好。當我說「換」時,把手翻過來。對,稍微把呼吸加深,不要用力,只要比平常多10–15%。注意哪裡是最大幅度的擴張與收縮。換。換。再換。請睜開眼睛。是不是有些不同?有。是什麼不同?在哪個部位?你覺得怎麼樣?是呼吸嗎?當你維持兩種不同姿勢時,最大擴張與收縮發生在哪裡?——嗯,我覺得我的胸部和腹部在我換手時擴張得比較多;換手的時候我覺得更多空氣進到身體裡。
讓我告訴你發生了什麼。你可以自己實驗看看:當你的手掌朝下、所有手指併攏時,最大幅度的擴張與收縮是在肺的下葉……



如果你把它轉過來
它會移到肺的中葉
中葉大了些
你會感覺到
更多
但其實是位移在起作用
所以我說
只要把你的手這樣轉一轉
你呼吸的方式本身就會改變
不只是呼吸
你的生命能量運作的方式本身也會改變
你一天之中有多少次
在無意識中是這樣的
現在你讓你的能量陷入混亂
卻還希望能夠平和
那是不可能的
我很高興它不會奏效
因為
如果靠做瘋狂的事就能讓你安然無恙、內心平靜美好
那我這一生還有什麼用了
花一輩子注意這裡發生的每一件小事
我是說
如果你能在倫敦的街上盲開卻不撞到任何東西
一個好車手會覺得被侮辱
不是嗎
我只是這樣說
但我們要如何為自己學會使用說明書呢
你知道的
是不是
這不是我們去書上讀就能學到的東西
你說
問題在於這個
你所有的感官都朝外
因為
它們是求生的工具
你的感官
你看見的能力
聽見的能力
嗅覺、味覺和觸覺
本質上是你的求生工具
生命無法靠它們被提升
你只能活得比較好
如果你看得比我好
你活得比我好
如果你聽得比我好
你活得比我好
但透過這五官感知更多並不會讓生命感到被提升
它們都朝外,去掃視周遭
去檢查你自己
你能聽到身體裡發生那麼多事嗎?你聽不到吧?所以你所有的感官只是察覺周遭發生的事,不是察覺你內在在發生什麼。要察覺內在,你需要轉向內在,這需要一點努力,因為那不是求生
因為那不是去察覺……(重複)不是去察覺你內在發生的事。要察覺你內在,你需要轉向內在,這需要一點努力,因為那不是求生……有些事得做,你知道怎麼寫英語嗎?對,學那該死的26個字母的確要下一番功夫,不是嗎?哈囉,對,確實要努力,也需要有人指導,因為任何超越求生的東西
那種努力、那種奮鬥在社會上是缺失的。曾經有一個時期,我們所說的文明——興都斯坦或巴拉特,今天這個政治國家叫做印度——在那種文化裡有70%的人投入於內在的安好
正因為如此,他們變得超凡卓越;因為那種提升,他們在各方面都極為富有,數學豐富、天文豐富、商業繁榮、貿易發達、工業興盛,三百年前它是地球上最富有的國家
看,從那裡來的每個人,不管是英國人、法國人或葡萄牙人,大家都去印度,你以為他們是去找貧窮嗎?
是去找財富,不是嗎
那是自然而然形成的,沒有征服任何人,沒靠大軍,因為人們投入於自我提升
我告訴你,如果你試圖提升你的活動,卻不提升你自己,你只會死於壓力
不幸的是,這正是很多執行長的遭遇。我為此感到擔憂,因為一個執行長代表著──你把一些對世界非常重要、必須發生的事交在他或她手上──如果他們壓力過大,他們會為世界其他人製造多少苦難?
這非常重要
那趟照顧自我的旅程,就像我得學會讀書或學語言一樣
不,我是說任何不是求生的東西是不會自然而然出現的,你必須努力
社會必須創造那種渴望:平和與喜悅對於人的生命經驗,比我比你更好更重要。社會得創造那種取向,不是嗎?
我同意
我同意
只是似乎
似乎有一股強大的敘事從社群媒體、雜誌、電視、電影傳出,說的是「是的、是的」,我並不否認,這讓我們變得個人主義,而這甚至不是純粹的個人主義,總是關乎我比你更好。我們從幼稚園就開始了,他們那裡就告訴你「我是第一名,你是第三名」
從那裡開始「我比你更好」
所以
整個人生都是要比別人更好,這基本上意味著我以你失敗為樂——這聽起來像快樂還是像病態?
像病態。這是一種病。我們從孩子一出生就把這病植入他們。
那創傷呢?我在想早期創傷,還有它如何驅使我們遠離知足的生活,驅使我們走向一種可能最後進監獄或在其他方面功能失調的生活,因為在七歲時發生過某些事
你知道,可能是小事,也可能是嚴重創傷,讓我們傾向貪婪、自私,或者在最壞的情況下可能會傷害別人。本質上你在替你不喜歡的自我找藉口
看,如果不愉快的事發生在你身上,你有兩個選擇:要麼你變得有智慧,要麼你變得受傷,選哪一個?
如果比任何人都遭遇更多不愉快的事,那你應該很快成為最智慧的人
不,你選擇成為受傷者,因為你把這個傷當作一枚徽章,這樣你就可以把同樣的傷加諸於別人。知道那有什麼意義?當你知道那疼痛時,你怎麼還能對我做同樣的事?
但它變成了一種求生技巧。沒有藉口。事情就是這樣:你不是以智慧、以覺察去回應人生,而是像其他動物一樣反應,僅此而已。
所以某件壞事在我七歲時發生,這些神經元在我的大腦裡觸發,讓我反應不佳,這是…… (未完)
各位 WhatsApp 的神經學群組,無論是誰告訴你那些事,現在有件事要說:我們在哈佛醫學院、貝絲以色列醫院有一個研究中心。好,現在是十月,這個月17號到21號那段時間,他們在那裡舉辦一場國際會議。在這五、六年的研究中,他們做了很多研究,其中一項發現──我無法把所有科學細節都講完,我也不是科學家──但有一件重要的事很簡單:一個21分鐘的練習。我說的是那些持續做這個練習超過六到八週的人,他們體內的內源性大麻素(endocannabinoids)比所謂的「快樂人的正常值」高出70%。也就是說,比一般快樂人的正常值高出七成。你現在知道內源性大麻素是什麼了吧?你知道大麻是什麼了吧?每一個人都有大麻受體,但這並不代表這個身體是為了吸大麻而造的;你本應當自己生成它,當你不自己生成時,才會試圖用外來的東西去替代,那又是另一回事,我此刻不多談那方面。但高出七成,這意味著什麼呢?這大約比性高潮或極度劇烈運動時上升的量還高出約23%。只是單純坐著就能有這樣的感受。想像如果你生命中的每一刻都那樣,你還需要有人來告訴你不要搶劫、不要殺人、不要做壞事嗎?不必,那就夠了。我們還沒有修復這一點。
你看,當你五歲時,你天性本就充滿喜悅,不是嗎?當時有人得費心把你弄得不快,但現在若要讓你快樂,反而得費力。這個方程式怎麼會變成這樣?如果你真像五歲那麼快樂,到了三十一歲你應該是欣喜若狂,不是嗎?
你剛才說過,人類是地球上最有智慧的物種,對吧?你現在對此有所懷疑。關於人工智慧——我本來想問你這個——我們先把這件事搞清楚。人工智慧是人類造出來的,對吧?是的,那它怎麼會比我更有智慧?多讀點書嗎?看,凡是人造的東西,都是出自人類的智慧,且至今仍不是我們智慧的完整表現,還有很多我們能做的事。你們把「思考之心」等同於智慧,認為智慧就是純粹的知性過程,因此你覺得手機比你聰明,因為它記憶力好、運算快、處理能力強。凡是只用單一面向──也就是理性、知性──的人,會落入這種一維的智慧觀,這是個歐洲的問題。如果你問我,我覺得你們很……但文化上你們仍是歐洲人,我知道你們脫歐了,可是文化影響還在。
為何會這樣?因為長期的教條式宗教信仰不允許人們為自己思考。如果你想的東西和書上寫的不一樣,你就會被處罰。這種情況維持了好幾個世紀。當他們擺脫了那種束縛,開始為自己思考時,他們把這視為解放,並且過度讚揚人類的思維。我們由此打造了全世界的教育體系。如今你們只在使用智慧的一個面向──知性/思考過程──被認為是一切,甚至有人走到極端說「我思故我在」。人類智慧的其他面向還會出現,會出現的。
我在問你:你存在是因為你在思考,還是你存在所以你會思考?是因為你存在,所以你會思考。你可以想,也可以不想,隨你。你的存在是根本:你存在是不是因為你看見我?即便閉上眼你仍存在;即便聽不見你仍存在。所以你的存在是基本的。看、聽、聞、思考、情感等,這些都是你存在的活動,是你所是的生命,但我們把一切顛倒了。你還指望它能好好運作嗎?
另外一點是,如果我問你一個簡單問題:你要你的知性尖銳還是遲鈍?你的答案會是尖銳。假如我給你一把很鋒利的刀,你就必須非常注意你如何移動你的手;如果你有點馬虎、漫不經心地揮動,內臟會噴出來,是不是?我們不把刀放到小孩手裡,正是因為他手不穩,不是因為刀本身危險。歷史上從來沒有刀自動跳起來刺人的事,真的沒有,相信我,我有在看新聞。只是手在揮舞:一把刀可以切菜做飯,也可以做手術挽救生命,或用來刺人奪命。這些都是手能做的事,不是刀自己做的。現在你的知性就是一把鋒利的工具;一旦你有了鋒利的工具,你就必須懂得如何拿好它。然而這點根本不存在。人人都在割傷自己,卻以為是生命出了問題。你可以叫它壓力、焦慮、痛苦,不管你怎麼說,本質上是你有一把鋒利的工具卻無意識地使用它,所以你在傷害自己。
你剛剛聽到的是之前一集裡被重播最多的一個片段。如果你想聽完整那一集,我在下方連結有放,請查看說明欄。謝謝。
我剛剛查過,Google 上幾乎有十億筆搜尋結果,是人在試圖搞清楚或提供關於如何成功溝通的答案。那我們就來談談吧。
你用了「聲音形象」這個詞。嗯,聲音形象是什麼意思?這個概念是我意識到一件事時產生的:我想我們大多數人都花很多時間在視覺形象上,對吧?我們注意外表、肢體語言、穿著。但很少有人會花時間在自己的聲音形象上。現在我來解釋一下。
當別人看到你、看到你的視覺形象時,他們會很快對你做出一些假設。然後他們會形成判斷。哦,這個人看起來很友善。也許他很有自信,因為他姿勢很好,或是在微笑——看起來很友好。可是當你張口說話,他們就把那些假設變成了信念。所以先前可能只是猜測,現在他們就會想:哦,你很友善、很有自信,對吧?或者他們可能會想:哦,不,有點讓人討厭。你以前也有過這種經驗。我也有:覺得某人很酷,想去認識他,結果見了面卻覺得人不太好。這是我們平常不太想到的另一層面,因為我們又覺得自己的聲音是定型、無法改變的,覺得沒辦法改變溝通方式。
那我們來談怎麼改善一個人的聲音形象,讓人在各種情境下都能有效表達。好,你剛提到旋律、音量、手勢。如果從旋律開始,旋律到底是什麼?就是你聲音能打到的不同音符嗎?也就是變化嗎?是的,是變化,音高的變化,音高和旋律。因為你的聲音下面其實就有一段旋律。
我們做個實驗。我現在放一段鋼琴曲,請你聽。現在在家裡的你也一起聽,聽這段音樂,想想腦海裡浮現哪些詞。好,我們放這段。……嗯,悲傷。對。也許有人會說嚴肅、懷舊。對,這些詞就會出現。如果我們多坐一會兒,還會想到更多詞。換一段,改變一下情緒,像這一段。鼓舞人心、激勵人。很好。一下子就會想到奔向某個目標的感覺。對了,也會有人覺得有點煽情、像廣告那種感覺。你可以聽出很多不同東西。再試一段,換個風格。這段呢?像恐怖電影。很可怕、像快要死了、壞事要發生了。有種不祥的感覺。想像一個三歲小孩夜裡站在樓梯轉角,上面站著一個留著長黑髮的人——對,就是那種畫面。這些旋律瞬間就在你腦中畫出鮮明畫面。
我做這個實驗的原因是,這些曲子裡根本沒有任何文字,但當你聽到旋律、那一連串音符時,腦中會立刻冒出一堆詞語。很多人沒有意識到,你的聲音裡就有旋律。這就是為什麼有些人一出現在我們生命裡,會讓我們感到精力被抽走;有些人一出現又讓你覺得很好、覺得精神為之一振。那是因為他們帶來的聲音旋律帶來的影響。
那麼,音域很有限、旋律不多的人,能不能還是讓人感受到恐懼、悲傷或激勵?我相信可以。當然,我們並不是真的有 88 個琴鍵——這只是個比喻。但我相信如果把聲音當作樂器來看、練習技術,就能創造出許多不同的「曲調」。如果你願意,我可以教你一些技巧來擴大你的聲音範圍。
有一個有趣的練習叫做「警笛練習法」。警笛練習就是用很低的聲音念一段話,然後逐漸升到高音,再回到低音。現在我不想你一開始就做什麼特別的聲音,先用平常的方式念這段,然後再做警笛練習。先用中性語氣念一次。好,就照你平常的方式念。
(念出文字)
給看不到的聽眾,Vin 遞給我一張卡。對,Q 卡。卡上有很多文字,我現在就念出來。想知道我是怎麼有這些傷疤的嗎?我爸是個酒鬼兼瘋子。有一天晚上他比平常更瘋。媽媽拿起廚房刀保護自己。他不喜歡這樣,一點也不。看著我的時候,他把刀刺進她,一邊笑一邊做,轉向我說:「孩子,為什麼這麼嚴肅?」他朝我衝過來拿著刀。「為什麼這麼嚴肅?」他把刀刃放進我嘴裡,「讓那張臉笑一笑吧。」「為什麼這麼嚴肅?」
很好。那這段出自哪部電影?不知道?我不想念這個。你在開玩笑嗎?黑暗騎士,小丑。哦,原來是希斯·萊傑,太厲害了。好,很棒。
剛才你用的是中性聲音。現在我們要開始玩這個「樂器」。警笛練習是先用很低的聲音念,然後慢慢升到高音。我想要挑戰你:不要害怕用到假聲(falsetto),不要害怕去試玩。就去玩吧。重點不是一開始就用低音然後在句尾才用高音。
在每一句話裡,我要你上上下下,上上下下。
我真的希望你能玩弄你的聲音。
不然,我就會推你一把。
好。
好。
三、二,
開始吧。
想知道我是怎麼有這些疤的嗎?
我父親是個酒鬼。
有點像個惡魔。
好。
為什麼他會那樣做?
我比平時更瘋狂。
媽媽拿起廚房刀子。
是用來保護自己的。
好。
哇。
很痛。
現在試著用一種比較均勻的方式去說。
試試看。
但通常你做不到,因為你的音域還沒完全打開。
再試一次。
繼續。
他不喜歡那樣。
一點也不喜歡。
好。
於是我看著。
他把刀刺向她。
是的。
做的時候還在笑。
好。
然後他轉向我。
然後對我說,
為什麼這麼嚴肅,孩子?
太棒了。
太棒了。
你做得很好,對吧?
好。
但你現在感覺到的那種感覺,你有感覺嗎?
是吧,有點怪。
對。
這不是為了讓你在播客上都要這樣講,而是想幫你意識到你這個工具能做到更多。
對,它能做的遠比我們平常使用的多,對吧?
因為我生命中很長一段時間都沒有旋律感,我以為說話就是這樣。
我之所以能這麼快切換,Stephen,是因為我練習這些行為大約二十五年。
更有趣的是,有研究讓五、六個人同時講話,聽者能分辨出來的,是聲音裡旋律比較多的那個人。
喔,真的嗎?
那個比較有旋律的人,他說的話會比較容易讓人記住。
而如果我們大家都像這樣說話──我、你、Jack、每個人──突然之間你就聽不出來了,你分不清差別。
但如果你開始多玩弄你的聲音一點點——
你怎麼知道你沒有把它玩過頭?
我意思是,你懂我的意思嗎?
透過把它玩過頭然後得到反饋就知道了。
對。
但人們很害怕那樣做,他們不知道自己不會玩過頭,他們通常是玩得不夠。
風險不是玩太過頭,風險是玩得不夠。
再說一次,當人們聽到我像米老鼠一樣尖聲時,他們會說,靠,你要再提醒我一次,Vin,這到底值不值得。
你會讓人們更有連結感。
他們會去感受你在說什麼,而不只是聽到你在說什麼。
我是在說,有些人你會注意到嗎?
當然。
他們會說些話,但你感受不到。
在《America’s Got Talent》、《Australia’s Got Talent》常看到,Simon Cowell會說,對,很好,但我感受不到。
他們在說什麼?
是聲音裡的情感。
你的聲音裡也有情感。
要不要進到下一個?
好。
我還不知道還有更多。
還有。
對,有五個。
我們把五個都走一遍。
下一個。
我先請你照平常的方式念一次,然後我再告訴你這是什麼。
好。
只是不要搶先了。
好,沒問題。
請告訴我你知道這部電影。
你開始吧,Stephen。
我不認識你。
我不知道你是誰。
我不知道你想要什麼。
如果你在找贖金,我可以告訴你我沒有錢,但我有一套非常特殊的技能,這些技能是我在很長一段職業生涯中習得的,這些技能讓我成為像你這樣的人噩夢般的存在。
如果你現在放了我女兒,事情就到此為止。
我不會找你。
我不會追你。
但如果你不放,她們,我會找你。
我會找到你,我會殺了你。
是的。
很黑暗的電影。
我愛這種電影。
那是什麼電影?
那部電影是他女兒被綁架的那部。
名字叫什麼來著?
他就那樣,喔、嘟、嘟。
對。
他的名字有個 L。
獅子王。
我開玩笑的。
不,那是什麼?
對吧?是《Taken》。
但重點是,
下一個基礎是語速。
好。
所以如果你剛剛在念那段,而我又在給你一些指導,當你念那段時,想像語速有一個從零到十的刻度。
好嗎?
一是慢到痛苦,十是你能做到的最快速度,對吧?
所以你剛剛大約在玩五左右。
很舒服。
那是你的預設語速。
我們大多數人在緊張時,都有一個預設語速。
我們都會掉入預設語速的陷阱。
談到語速,有一種使用方式。
當你真的想強調一個點,創造一個聽覺上的重點時,就放慢。
那會創造聽覺上的重點。
就像用螢光筆標記你的話語一樣。
如果你想展示魅力、能量,你就加快。
如果那件事不重要,你可以快一點,沒關係。
這個簡單的規則會給你語速上的聲音變化。
就是這個簡單規則。
那改變我的語速會對我傳達的訊息造成什麼影響?
它會讓訊息更清楚。
會更有條理,對吧?
例如,如果我在講話然後說,好,現在我要介紹五個核心的聲音基礎,我要先帶你了解第一個是語速,接著我要談音高和旋律,然後再談其他三項的重要性。現在你根本不知道什麼重要、什麼不重要。
但如果我突然說,我要帶你走過五項核心的聲音基礎,突然之間你現在有了焦點。
而人們在溝通上最想要的,就是清晰。
如果你要更清晰,傳遞也必須清晰,這樣接收者才能得到你想要的東西。
這不只是資訊交換而已,因為我說話的方式會影響你接收到的感受。
所以我想放慢腳步,決定在哪裡加重語氣。
對。
而這段稿子有好幾處你需要放慢。
當人緊張的時候,
會怎樣?
他們會加速。
他們會加速。
他們會加速。
非常明顯。
非常明顯。
有人測過嗎?
哦。
有人知道嗎?
如果每分鐘超過210個字,就會有點太快。
一般人的語速大概多少?
大約150(字/分鐘)。
你可以控制在大約150到180之間。
那樣很好。
那是個很好的說話速率。
如果比那更慢,久了對聽眾來說又會有點單調。
但令人著迷的是,如果我突然只用一個預設的旋律,然後用一個預設的語速,注意你腦袋會發生什麼事,對吧?
你會突然開始,呃,開始切換掉注意力,對吧?
然而如果我開始變化我的語速,從慢到快的轉換就是吸引人的關鍵。
所以如果你現在想再讀一次,我希望你有些地方放慢,某些地方故意慢到痛苦,玩玩你的聲音。
然後有些地方快一點。
最後一段,我要把你「殺」掉。
把那一段放到最慢,並且有趣地表演。
不是關於——
好,我從這裡開始。
好。
如果你在找贖金,我可以告訴你我沒錢。
但我有一套特殊的技能。
這些技能是我在漫長職涯中習得的。
如果你放了我女兒,事情就到此為止。
我不會找你。
我不會追你。
但如果你不放,她沒了,我會找你。
我會找到你。
然後我會殺了你。
是的,給他熱烈的掌聲。
太厲害了,對吧?
非常感謝。
但你在做的時候會覺得很奇怪。
是啊,我也會。
聽起來超好玩。
而且這是在練習。
這裡是安全的環境。
不是叫你下一集播客就那樣做。
但這顯示了我們可用的音域有多廣。
以及它如何以如此深刻的方式改變訊息。
是相同的文字。
是相同的句子,但你第一次念時一點也不嚇人。
現在我覺得很害怕。
我注意到在董事會等會議上,特別是年輕的團隊成員或自認害羞的人,他們會很匆忙。
有人前幾天跟我說,最有自信和魅力的人,他們動作和說話就像獅子一樣。
對,對。
他們很慢、很鎮定。
獵物和捕食者的差別。
是啊。
我記得聽那集的時候,太棒了。
是啊。
有自信的人會從容不迫地把時間拿來用。
那第三個是什麼來著?
好。
就念一段。
念一段。
你很樂意即興發揮。
念一段。
如果你知道自己的價值,
那就出去爭取你應得的。
但你必須願意承受打擊,
不要指指點點說你沒達成是因為他或她或任何人。
懦夫會這麼做。
但你不是那種人。
你比那更好。
好,接下來談的是音量。
喔,該死。
是啊。
音量,太重要了。
出於很多不同的原因。
音量是你聲音的命脈。
音量承載著你即將學習的其他所有基礎。
音量承載旋律。
音量承載語速。
它承載一切。
我把它想成從一到十的刻度。
很多時候,就像你剛剛做的那樣,
人們大約在三、四左右,然後就待在那裡。
當你使用音量時,
在聽覺上用音量凸顯某件事有兩種方式。
音量很有趣,跟語速不同,你會放慢;但用音量來凸顯,你也可以變得非常安靜。
好。
如果我突然想說句可怕的話,
我可以把音量降低然後說出來。
但如果我只是一直保持在那裡,注意會發生什麼事。
原本是一個很棒的口語強調,現在就不太有效了。
因為如果你把某件事設成預設值,它就失去功能。
那麼什麼表示我不是個自信的人?
落在哪一端?
刻度的低端。
對,音量的低端。
因為那是很多人害羞的預設行為之一。
那領導者呢?他們在刻度的哪一端?
要看他們是否有自覺。
對。
有時候如果他們不自覺,他們會落在較高的一端。
那樣就會讓人感覺有點傲慢。
有時候音量太大了。
因為沒有其他基礎做配襯,
音量過大會顯得傲慢。
所以如果我把這還給你,
只是為了好玩,
我要你大聲一點。
讓外面的人也聽到我們在做什麼。
試試看。
也給我耳語一次。
有個時候也要耳語給我聽。
現在,
如果你知道自己的價值,
就去爭取它。
去爭取你應得的。
但你必須願意承受打擊。
不要指責說你沒達到是因為他。
或她。
或任何人。
懦夫會這麼做。
你可不是那種人。
你比那更好。
喔,太棒了。
你剛才的表現讓我有感覺。
為什麼我會有感覺?
什麼是聲音?
聲音是一連串的震動。
所以你剛剛送來的震動讓我有感受。
這就是為什麼我們會說一個人有好氣場/好感覺。
我們知道這種事在發生,
但我們不懂得在那種頻率層次、震動層次的運作方式。
但它確實在一個物理層次上發生。
取決於你如何使用你的聲音,
你真的會讓人有很強烈的身體反應。
我們做了語速。
我們做了音量。
我們做了旋律。
對。
然後還有兩項,對吧?
還有兩項,對。
對。
這一段,就照你平常會念的方式念。
其中的一些段落。
「不是因為我孤單。」
「也不是因為現在是跨年夜。」
「我今晚來這裡是因為當你意識到
你想和某個人共度餘生時,
你會希望餘生儘快開始。」
現在我們要進入的是
存在於你聲音裡的情緒。
語氣。
這就是存在的情緒,對吧?
所以想在你的聲音裡加入更多情緒的方式
就是動你的臉。
因為正如我有時很有文采地說的,
你的臉就是遙控器,
允許你把情緒加到你的聲音裡。
那我們來玩玩吧,對?
我現在會給你不同的表情要做。
我會告訴你要做哪些表情,
你做出那些不同的臉,
讓那些情緒從你的聲音中流露出來。
好。
所以如果是高興,
我想讓你聽起來真的很高興。
如果是悲傷,
我想讓你聽起來真的很悲傷。
那我們就從這個開始,
盡力去玩這個遊戲。
我要你做出厭惡的表情。
就像,噁,厭惡。
讓那個感覺表現出來。
大聲一點給我。
在三、二的時候給我厭惡。
「不是因為你孤單。」
是啊。
「也不是因為現在是跨年夜。」
驚訝。
真的很驚訝。
「我今晚來這裡是因為當你意識到
你想和某個人共度餘生時……」
生氣。
給我生氣。
「你會希望餘生儘快開始。」
開心。
「你的人生最美好的一天,Stephen。」
「你會希望餘生儘快開始。」
真是太美了。
你已經知道這個了。
我們的大腦裡有鏡像神經元,對吧?
當我看到你做出這些不同的面部表情時,
我會感受到你的感受。
即使我知道這是一個我們為了實驗而創造的情境,是安全的環境。
但每次你表現任何那些情緒時,
我都感受到了。
因為我不只是看到它。
男人在這方面比較差嗎?
是的。
他們是的。
是的。
因為我覺得……
嗯,就我個人來說,
我被教導要把情緒收在心裡。
對。
我被教成表現出悲傷、表現出快樂是軟弱的象徵。
你應該……
時時保持鎮定。
然後我就那麼想。
這導致我講話的行為也變得那樣。
我就總是這樣說話,因為我是男人,
我應該一直這樣說話。
我還記得去參加一場演唱會,
我太太轉過來問我:你覺得怎麼樣?
我說,這場演唱會超級精彩。
她說,好吧,顯然你討厭它。
我說,不,不,我很喜歡。
我很喜歡。
我只是……
我不知道怎麼去表達情感。
我以為自己就是被困在那樣,
因為我多年來一直那樣。
那毀掉了我很多關係。
因為我認為這件事……
也許對你也有幫助。
當你在聽別人說話時,
你不必用聲音來回應,
否則你會被視為打斷對方,對吧?
你可以用臉部表情來回應。
那是最有力的方式之一,
能讓對方知道你在聽、你在跟上。
多酷啊,是吧?
因為如果有人說了很糟的東西,
而你這樣做,就會讓對方覺得你全神貫注。
是啊,作為播客主持人你會學到這點。
是的,你會。
因為觀眾在大多數對話時間裡都在看你。
所以95%的對話焦點在你身上。
是的。
他們不知道的是,在那段時間裡,
我基本上是用我的臉在跟你說話。
你是。
而你做得非常好。
所以如果我把頭轉成這樣,意思是「告訴我更多」。
所以你會在講話時做這個動作。
是的。
那表示「告訴我更多」。
是的。
然後很有趣的是,
你可以擴展那個範圍。
不只限於好奇。
對。
而且因為我看到你在做。
對。
我一直看到你用不同的表情
給我提示,幾乎讓我想說,
喔,他想多談一點。
喔,他進來了。
他全神貫注了。
你知道嗎,我從上台演講和做這些事學到的一點是,你也可以把它搞砸。
你也可以傳達錯誤的訊息。
是的。
不小心的。
人們很常無意間傳達出來的一件事是他們在別人講話時開始說話。
你有沒有遇過那個?
像是當有人在聽別人說話時,
他們會開始這樣子點頭、點頭、點頭。
是啊是啊是啊是啊。
那表示「他媽的閉嘴,我有話要說」。
我剛剛對你做過這個。
不是那種方式,但就是那種類型的,嗯,不,但就是那種東西。
我記得誰上過我的播客?是Vanessa。
她說,如果你做快速點頭,
那就表示「他媽的閉嘴」。
所以如果你一直「嗯嗯嗯嗯嗯」。
但如果你做慢速點頭,
那表示「喔,我喜歡這個」。
所以如果我說,「喔,我學到了一些東西。」那是好奇,告訴我更多。
相對地,「嗯」就是「閉嘴吧」的意思,我會揮手示意:「嗯嗯嗯」。
好,講到語調。
情緒。
看到你那樣做真的很美,
因為就像我說的,
我們的表現範圍實在太豐富了。
然後想像你開始變化你的語速。
你變化音量。
你有不同的旋律。
你也有不同的面部表情。
你現在在演奏的是一首非常豐富的歌曲。
你剛剛聽到的是
前一集裡重播次數最多的片段。
如果你想聽完整的一集,
我已經在下面連結了。
請查看說明欄。
謝謝。
這個酮飲食,你,嗯,你做了一個關於酮飲食的研究,這裡有這個研究——針對難治性精神疾病的酮飲食,31名住院病人的回顧性分析。那麼,對於那些可能不知道的人,什麼是酮飲食呢?很多人認為或聽說過酮飲食,認為它是一種減重飲食,嗯,他們可能會覺得這是一種流行的減重飲食,嗯,他們可能認為這是一種非常低碳水化合物的飲食,可能會認為這是一種肉類和乳製品含量很高的飲食,但其實酮飲食最初是在1921年創立的,距今已經超過100年,是為了穩定有嚴重癲癇發作的兒童的大腦化學物質而設計的,這是在有用的癲癇藥物出現之前很久的事。因此,這些兒童在許多情況下,每天都會出現多次癲癇發作,而當時設計的酮飲食是一種非常嚴格的飲食,以使其盡可能接近禁食而不會餓死孩子。因為數千年來,人們已經注意到那些患有癲癇的人若禁食,症狀通常會改善,但你不能永遠禁食,因此怎樣才能接近禁食呢?這就是最初的禁食模擬飲食。怎樣在提供一些營養的同時,盡可能接近禁食?這就是酮飲食最初的目標。對於癲癇的治療非常成功,超過50%的兒童和成人的癲癇發作明顯減少,至今已證明兒童和成人的反應率超過50%,10%到20%的人完全沒有癲癇發作,這都與酮飲食有關。
那麼它對大腦的作用是什麼呢?酮飲食有許多作用,像是一種多功能的工具,可以促進大腦健康。我們談到了一些精神疾病的根本原因,這些原因近期才得到關注,包括發炎、氧化壓力和胰島素抗性。酮飲食能減少發炎,降低氧化壓力,改善胰島素抗性,也改善大腦中化學物質的平衡。許多人認為精神疾病是由大腦中的化學失衡引起的,而他們所提到的這些化學物質,包括你可能聽過的血清素、多巴胺和去甲腎上腺素,還有其他如穀氨酸、GABA等多種化學物質都與精神健康症狀有關,甚至在某些情況下非常導致精神健康問題。但問題是,這些化學失衡的根源是什麼呢?其中一些原因是發炎和氧化壓力,但另一個原因是如果大腦得到的營養不對,它在許多情況下將無法可靠地產生能量。如果無法可靠地產生能量,各種問題就會相繼而來,且會非常顯著,實際上出現什麼問題取決於你的個人情況,這裡就涉及到我們的個體差異了。因此,如果我和你吃的壞飲食完全相同,根據你的家族病史以及你迄今為止的生活方式,你可能會發展出老年癡呆症,雙相情感障礙,2型糖尿病,或脂肪肝疾病,而我可能會發展出完全不同的健康狀況,比如心血管疾病,抑鬱症,或者注意力缺陷多動障礙(ADHD)。這裡的個體差異在於,所有這些疾病實際上只是代謝功能障礙的不同表現,實際上就是這樣。如果細胞運作不正常,你就會發展出身體和心理上的疾病,而你患上哪種疾病實際上有些運氣的成分,但如果你了解如何幫助你的細胞發揮最佳狀態,你就會對自己罹患某種疾病的風險有重大控制。
為什麼堅持酮飲食這麼難呢?我之前跟你說過,每年這個時候,我會堅持大約八週,這對我生活的許多方面都有深遠的影響,讓我感覺更專注,我的身體成分變化也非常明顯,比我嘗試過的其他任何飲食或方法改變得都更快,甚至比單單進行運動更快。我還注意到我睡得稍微好一些。但你已經這樣做很長時間了,大約快10年了吧?我會說我已經遵循酮飲食12年了,我同意你的說法,這並不總是容易,我自己也不完美,但過去的12年大部分時間我都在遵循這個飲食。這樣的艱難是一個重要的因素,因為當你試著向那些有治療抵抗性抑鬱症或在某種程度上真的在痛苦的人推薦這種飲食時,我想他們會發現這比我更困難,是的,也不是。嗯,這的確不容易,毫無疑問,在一個高碳水化合物的世界裡,低碳水化合物飲食是很難的,這就是為什麼會有環境和社交的誘惑,以及習慣和上癮,糖的上癮是一個非常真實的生化現象。因此,我的確有過體重問題,成長過程中我的家人都這樣,我嘗試過許多不同的飲食,但這是我最容易堅持的飲食。我不能說有其他任何飲食我能堅持12年,原因是這個飲食真的能穩定食慾激素。你的細胞在餐與餐之間得到能量,不會出現血糖的急劇波動,這會導致食慾激素、飽足激素、壓力激素、生殖激素以及大腦化學物質的急劇波動。你不會一直在這種起伏中。
過山車了
所以你的細胞在兩餐之間得到了能量需求的滿足,一切在內部都安靜而平靜,但這並不意味著你對誘惑有百分之百的保護。我將處於酮症的狀態形容給我的飲食上癮病人,就像是一套盔甲。你知道劍仍然可能會傷到你,但你並不是百分之百被保護,不過你擁有真正的戰鬥機會。對於從未嘗試過生酮飲食且已經維持至少六到十二週的人來說,大多數人根本不知道在他們的食慾良好控制下,遵循健康飲食計劃會變得多麼容易。很多人甚至可以在不檢查酮體儀的情況下就知道自己已經轉入酮症狀態,因為他們可以很長一段時間不吃東西,而不是時時想着食物,他們可以在午餐時間工作,而甚至沒有意識到自己已經錯過了一餐。大多數人的飲食方式是,現在的我們似乎一直在想着食物,你甚至還沒吃完早餐,已經在想午餐要吃什麼。你隨身攜帶食物,並且很多情況下每天至少吃六次。這並不是說如果我們需要每天吃六次就無法生存的物種。我們的飲食方式並不是滋養我們和滿足我們的,而是讓我們變得饑餓。我發現你所說的在我的經驗中在某種程度上是正確的,特別是在過山車的比喻中。因此,當我不在酮症時,我確實感覺有時我在誘惑和渴望的過山車上;但是當我進入酮症,度過最初的一兩週,這過山車似乎就停了,我已經走出了過山車。之後也許過了六到八週,你忙碌的生活發生了變化,你旅行了,你疲憊了,誘惑又悄悄進來。這只需要一瞬間的脆弱,就能讓我從酮症中跌落,之前所有的努力都化為烏有。在我心中,過去一直認為,進入酮症狀態需要幾天的時間,但一旦進入,我通常會感到頭痛。在進入酮症的過程中,我會稍微感到不適,然後一旦進入就好了。於是當我做了破壞我的酮飲食的事情時,我和女朋友談到過,我就會說我破壞了我的酮飲食,我會想,天哪,我又要經歷另一個頭痛和再次需要五天的時間來回到起點。這是正確的嗎?這是一個非常普遍的經歷,因為在你從一個運作系統轉變到另一個系統時,內部會發生這些調整。當你從一個幾乎完全由碳水化合物燃料供應的系統,轉移到一個燃燒更多脂肪而不是碳水化合物的系統時,對某些人來說,這是非常不舒服的,尤其是如果你所謂的“破壞酮飲食”是因為你吃了一些含有大量精製碳水化合物、糖或麵粉的食物。這就取決於你吃了什麼,吃了多少,以及持續了多長時間。但很多人會在從基於碳水化合物的系統轉到基於脂肪的代謝時,經歷所謂的“酮流感”。這些大部分可以通過幾種不同的方式來預防:一是補充電解質,在過渡期間保持鹽的平衡;另一個則是逐漸進入生酮飲食,而不是一次性進入。書中還有許多其他提示,告訴人們如何更舒適地做到這一點,但這兩個是最重要的。而且要慢慢來。因此,在書中,我不建議人們立即開始生酮飲食——例如周一了解它,然後周二就開始它。應該在一到兩週內逐漸進入酮症,書中有一種適度碳水化合物的計劃,讓人們能夠做到這一點。所以你遵循這種計劃幾週,以逐漸降低那些葡萄糖和胰島素的水平,這樣會舒適得多,對大腦和身體的衝擊也會小得多。如果你有在補充電解質,並且慢慢來,那麼大多數這些所謂的“酮流感”症狀將不會出現,或者會很短暫和輕微。因此,這些都是正面的,這是一次積極的改變,這些電解質的變化對我們都是好的,不過確實有這一過渡期,有時會讓人感到不適。這並不是說這是危險的,再次強調,我們的生物學設計是讓我們在脂肪和碳水化合物之間作為燃料來源自由轉換,但我們中的許多人因為長時間吃錯食物而損害了我們的代謝引擎,因此在轉換的方便性上不如以前靈活。所以,我想大多數人甚至不知道什麼食物包含在生酮飲食中,因為大多數飲食限制到讓人感覺生活有多麼痛苦,但你看到的關於生酮飲食中能吃的食物的主要誤解是什麼?對,是的,因為生酮飲食的定義是任何能夠足夠降低胰島素水平以啟動脂肪燃燒並在血液中產生酮體的飲食。因為這是關於我…
胰島素不是食物清單,所以你可以,這不是關於植物和動物,甚至與脂肪或碳水化合物無關,而是關於如何降低你的胰島素水平,你可以透過素食飲食模式、Vegetarian飲食模式、雜食飲食模式,甚至是肉食飲食模式來做到。因此,無論你的飲食偏好是什麼,你都可以獲得酮症的益處,尤其是大腦修復的益處。因此,這不是關於你所吃的食物,而是更多地了解什麼會提高或降低胰島素。提高和降低胰島素的東西包括精製碳水化合物、全食物碳水化合物、精製蛋白質,例如蛋白質粉、全食物蛋白質來源,以及你知道的,幾乎不影響胰島素的就是脂肪。脂肪在代謝上是最安靜和最安全的宏觀營養素,因為它幾乎不刺激胰島素。
酮症是一種狀態嗎?這是一種二元狀態嗎?現在我在酮症中,現在又不在?是的,但有些事情需要說明,大多數專家會同意,為了說你處於酮症狀態,你的β-羥基丁酸(beta hydroxybutyrate)水平需要在血液酮測試儀上測得,這個儀器是用針刺手指,將一滴血放在這個小測試條上,並且會讀取血液中特定酮類物質的數量,稱為β-羥基丁酸。如果這個讀數達到0.5毫摩爾或更高,你就是在酮症中。
那麼,這意味著什麼呢?為什麼門檻是0.5?因為要達到至少0.5,你需要三件事情發生:第一,你的葡萄糖水平必須下降;第二,你的胰島素水平必須下降;第三,你必須消耗一定量存儲在肝臟中的澱粉。肝臟有碳水化合物的儲存槽,但它並不大,可以存放不足一天的碳水化合物。因為就動物而言,我們的設計是將能量以脂肪的形式儲存,碳水化合物提供的是快速能量,應急短期使用。相反,脂肪在優劣之間,我們幾乎有無限的能力儲存脂肪,我們可以儲存數月甚至數月的脂肪。因此,對於碳水化合物的儲存量非常有限。如果肝臟的儲存槽滿了,你的身體不會轉向脂肪燃燒,因為它會說:“哦,我們有足夠的澱粉可用來燃燒,讓我們從這裡開始。” 一旦降低到某個點,身體會察覺:“哦,我們的能量快用光了,該轉向脂肪了。” 這時肝臟將開始分解脂肪,無論是你身上的脂肪還是你盤子上的脂肪,並開始將其切割成這些酮體。一旦這三件事情發生,你就會在測試儀上看到酮水平上升。因此,大多數沒有進行酮飲食的人,酮水平要麼無法檢測,要麼是0.2或0.3。偶爾,他們的酮水平可能會漲到0.5以上,這可能是因為長時間不吃東西或剛剛運動過,但大多數時候,採取典型飲食的人並不在酮症中。
5 有很多代謝奇蹟開始發生,因為身體和大腦中有許多通路,除非你處於酮症,否則這些通路並不是非常活躍,而那些就是治癒通路、回收、維護和清理通路,以及恢復通路。我們所有人都面臨這個問題,我幾年前開始學習這些時,驚覺不幸或幸運的是,許多人發現自己有心理健康問題,需要長期處於酮症才能好轉。但我已經被科學說服,所有人至少應間歇性地進入酮症,我們所有人都需要定期花一些時間在酮症中,否則我們無法癒合。我們只會像一個24小時運行、12個月運作的製造廠,從不抽空更換部件或清理車間,也不進行維護或修理工作,因此最終所有東西都會崩潰。當你說酮症時,你不是在說生酮飲食,而是在說血液中非常低的葡萄糖和胰島素水平,這可以通過限制卡路里、潛在的禁食來達成,我想你也可以通過其他飲食,如地中海飲食,在適當的劑量下實現。 好吧,我們應該稍後再回到地中海飲食,但首先,你問題的第一部分很重要,因為如你所說,酮症可以通過多種不同的方式實現,如果你飲食得當,這會是我們演化的遺產,我們的祖先,特別是史前祖先,很久以前是無法獲得大量精製碳水化合物的。他們的碳水化合物來自於整體食品、果物和根莖類蔬菜,對吧?所以即使是穀物和豆類相對來說也是較新的碳水化合物來源。我們想想水果和蔬菜,因此,他們的飲食中,我們只能推測,我們無法證明,但想想看,如果你以一種方式進食,讓你的胰島素水平在過夜期間下降,如果你是以所謂的均衡飲食進食,但這當中有它需要的一切,並且沒有讓你的葡萄糖和胰島素出現誇張的尖峰,而你又不是一天吃六次或全天候進食,那麼你的胰島素水平自然會在過夜期間下降,這會讓你進入治癒模式。因此,我相信如果人們對健康飲食的正確資訊有了解,他們在許多情況下,尤其是如果你年輕或運動型,或尚未有太多的新陳代謝損傷,可能不需要在白天降低碳水化合物的攝入量,可能只需要小心飲食的碳水化合物種類和頻率。例如,已知在食用正常飲食的兒童中,許多人第二天早上醒來時已經進入酮症,他們的代謝健康狀況遠比我們年長的時候要好得多,因此他們的代謝彈性更強。而且他們並不是遵循生酮飲食,而是正常飲食,他們過夜沒有進食,第二天早上他們就進入了酮症。並不是所有兒童都是這樣,但足夠多的兒童證明這是有可能的。大多數成年人即使什麼都不吃,也至少需要幾天才能進入酮症,因此對大多數人而言,禁食通常需要至少兩到三天才能進入酮症,但有些人可能需要整整一周。你剛剛聽到的是前一集中最常重播的片段。如果你想收聽完整的集數,我已經在下面鏈接了,請查看描述,謝謝。

Dr. Georgia Ede is a psychiatrist and nutrition expert specialising in the impact of diet on mental health. She advocates for the ketogenic diet as a powerful tool for treating mental health disorders.

Dr. Ede discusses how the ketogenic diet can help improve brain health by reducing inflammation and balancing brain chemicals. She explains its potential benefits for treating mental illnesses and enhancing cognitive function.

Listen to the full episode here!

Spotify: https://g2ul0.app.link/MvucGbFLDVb

Apple: https://g2ul0.app.link/cM7SL4ILDVb

Watch the episodes on YouTube: ⁠https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos⁠

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Comment