AI transcript
0:00:14 I did not think I would cry on this podcast so much.
0:00:21 Lane Norton, scientist, record setting bodybuilder, and is one of the most
0:00:24 respected voices in the health and nutrition space who debunks all the
0:00:26 different fitness and nutrition myths out there.
0:00:28 Let’s go to the technical stuff.
0:00:29 Oh, yeah, let’s do that.
0:00:31 Canaries in, canaries out.
0:00:34 So the first point of confusion, a lot of people may think they’re in a
0:00:37 calorie deficit, but they’re not because, one, people don’t really
0:00:38 understand portion sizes.
0:00:42 If you’ve never had the experience of like weighing out your food, you will
0:00:43 be shocked.
0:00:46 And the other thing is, artificial sweetness.
0:00:48 I’ve wanted for a while whether diet coke is healthy or not.
0:00:52 If we look at the randomized control trials, they saw six kilograms of
0:00:55 weight loss just from switching people from regular soda to diet soda.
0:00:58 Now, when they compare it versus water, this is going to be the most
0:01:00 commented thing about in this entire interview.
0:01:04 I’m sure they found that what are the big misconceptions about intermittent
0:01:04 fasting?
0:01:06 Is it okay if I get deep into the weeds on this one?
0:01:07 Go ahead.
0:01:10 In studies, people in the intermittent fasting groups tend to lose more weight,
0:01:13 but it’s not because of anything magic about intermittent fasting.
0:01:16 It’s because what’s your thoughts on this impact?
0:01:17 Overall, I think it’s a net positive.
0:01:18 And here’s why.
0:01:21 When it comes to weight loss, people are Googling how to lose belly fat.
0:01:25 Practically, it’s kind of irrelevant because, and then is sugar addictive.
0:01:27 This one’s going to get me in trouble too.
0:01:31 So quick one, quick favor to ask from you.
0:01:35 There is one simple way that you can support our show, and that is by hitting
0:01:38 that follow button on this app that you’re listening to the show on right now.
0:01:44 This year in 2024, we’re trying really, really hard to level up everything we’re
0:01:49 doing, and the only free thing I’ll ever ask from you is to hit that follow button
0:01:49 on this app.
0:01:52 It helps the show more than I could probably articulate, and it allows us,
0:01:54 enables us to keep doing what we’re doing here.
0:01:57 I appreciate it, Dealey, onto the show.
0:02:04 [music]
0:02:08 Lane, who are you and what is the mission you’re on?
0:02:16 I’m trying to make fitness information more accessible, fitness more accessible
0:02:24 to everyone, and trying to act as a bridge between academic research and your
0:02:29 average person because so much gets lost in translation because social media,
0:02:37 the news, it is a fire hose of information, a lot of which is misinformation or you
0:02:38 only get part of the story.
0:02:44 And so I have noticed people are so frustrated because they feel like they
0:02:49 understand what it is to eat healthy, and then a new documentary comes out, a new
0:02:53 podcast comes out, a new article comes out and says, oh, nope, you do it.
0:02:56 Whatever it is you’re doing, it’s wrong, and here’s why.
0:03:02 And I just want to help clear up some of that confusion and help people
0:03:07 understand the big stuff that really matters versus not getting lost in the
0:03:09 weeds of the stuff that just doesn’t matter that much.
0:03:13 And when you say fitness, how do you define that?
0:03:15 Because you talked about, you then talked about diet and food.
0:03:17 So what is the sort of bucket that you put yourself in?
0:03:19 What are the categories that you really focus on?
0:03:25 Great question, but you know, I would say that my wheelhouse is nutrition.
0:03:27 So I did a PhD in nutritional sciences.
0:03:36 And I also feel pretty equipped to interpret exercise information as well.
0:03:39 And what is your, so that’s your academic sort of background.
0:03:40 What is your lived experience?
0:03:46 What experiences have you had as a coach to people, as a trainer in your own
0:03:49 personal life that have added to that academic information that you have?
0:03:51 Great question.
0:03:53 So I’ll try to give the abridged version of this.
0:04:00 I got bullied a lot growing up as really skinny kid, hyperactive, weird, you know.
0:04:05 And so when you’re young, what makes you stand out is actually, you know,
0:04:07 not such a good thing.
0:04:13 And I got bullied a lot and I started lifting weights to I thought if I got
0:04:18 bigger muscles, you know, girls would pay attention to me and I’d stop getting bullied.
0:04:20 It didn’t work for either of those two things.
0:04:25 But I did gain more confidence, not because I built bigger muscles, but
0:04:30 because the process of lifting and getting through plateaus and moving
0:04:34 through setbacks and all those sorts of things, that’s what built confidence.
0:04:38 And I started lifting when I was 15.
0:04:44 And when I got to college, I changed my major because I decided I was going
0:04:46 to do my first bodybuilding show.
0:04:46 I did it.
0:04:48 I won the team division and I was hooked.
0:04:50 I was like, this is the thing I want to do.
0:04:52 But back in, you know, this is 2001.
0:04:55 I was 19, I’m 42 now.
0:04:59 The avenues to make money in fitness were basically be a personal trainer, open
0:05:03 a gym, start something company, try to be Mr.
0:05:07 Olympia. And I didn’t know how feasible any of those were.
0:05:11 So I started looking at a PhD literally for no other reason.
0:05:13 I had no idea what I wanted to do with my life.
0:05:18 But I figured if I delay the real world by four to six years, maybe I’ll
0:05:19 have it figured out by then.
0:05:24 But in that meantime, I had started posting on different bodybuilding message boards.
0:05:31 And so I would get a bunch of emails about my articles and people asking me questions.
0:05:35 And I was like, basically doing full on diets and nutrition for people for free
0:05:36 because I just liked it.
0:05:39 And then when I got to grad school, I was like, man, I, you know, this is a lot
0:05:40 of my time now.
0:05:45 Maybe if I just like charge people a little something, I can do this instead
0:05:47 of a teaching assistantship, make a little bit of money.
0:05:49 You know, didn’t really think much of it.
0:05:52 And so I took my first online client back in 2005.
0:05:58 And within three years, I was making a full time income from it with no
0:05:59 advertising, just word of mouth.
0:06:03 And then in my fourth year, I think it was the first year I ever made
0:06:04 like six figures from it.
0:06:06 I remember thinking, what is happening?
0:06:12 I want to take one step back because it’s clear from what you said there,
0:06:15 but also clear from a lot of the research that I did on you and your back story
0:06:20 that much of the driving motivation behind why you are what you are today
0:06:23 and why you help people and why you do the work you do and make the content
0:06:26 you make was because of this early experience with bullying.
0:06:31 And I’ve sat here with so many people who are real anomalies in their lives
0:06:36 for a variety of different reasons, you know, maybe in business or in science
0:06:38 or in sport.
0:06:42 And I so often find that the reason why they’re brilliant
0:06:47 is also fundamentally interlinked to the reason why they struggle or they
0:06:48 struggled, shall I say?
0:06:53 And in your story, that seems to be very pertinent.
0:06:56 I read a quote you said on a video you made seven years ago where you said,
0:07:00 I had intense and sustained emotional bullying.
0:07:06 I would be put in a corner by four to five people and be obliterated repeatedly.
0:07:11 Yeah, I mean, you know, when I tell people like the reason I started
0:07:14 lifting weights and bodybuilding, it was not the noblest of reasons.
0:07:17 You know, it was very much you say I’m worthless.
0:07:23 I’m going to prove you wrong, you know, and even I mean, I would love to say
0:07:26 that it it has no remnants today, but I would be that would be a lie.
0:07:30 Right. Some of the stuff I still struggle with in terms of.
0:07:36 I have a hard time trusting myself a lot of the times because I got told
0:07:38 for so long or trusting some decisions I make.
0:07:41 I got told for so long, you do it wrong.
0:07:44 You know, you suck, you’re worthless, you know, those sorts of things.
0:07:47 When you enter therapy, you would diagnose with a form of PTSD,
0:07:49 bullying PTSD, they call it.
0:07:53 Yeah, my my therapist, she diagnosed me.
0:07:57 And I remember saying, I don’t have PTSD.
0:07:59 Like that’s that’s for soldiers, that’s for leaf.
0:08:04 And she goes, first off, Lane, you don’t like it when people correct
0:08:08 you as a professional in your field, don’t correct me.
0:08:11 And. You’re right.
0:08:14 You didn’t witness people die, nothing like that.
0:08:16 But trauma is trauma.
0:08:21 And her explanation of it was it is all relative.
0:08:25 And it may not have been, you know, horrors from war.
0:08:29 But for your brain, it was traumatic.
0:08:35 And the way she explained it is trauma is something that causes you
0:08:44 to react or act in response to something even after that event has passed, right?
0:08:48 So for me, for example, I’ve struggled in personal relationships
0:08:54 where either partners or friends trying to give me feedback.
0:08:58 And I immediately get defensive, very defensive.
0:09:02 And if you read about relationships, that’s not great, right?
0:09:05 It’s one of the four horsemen of the apocalypse for relationships.
0:09:08 And I never understood.
0:09:10 I just thought, well, I’m just explaining myself.
0:09:15 I’m just and then now I understand it’s, oh, it’s because
0:09:20 that was my response to the bullying, because feedback or criticism to me
0:09:23 feels like bullying, even though it’s not.
0:09:26 So you have a defense mechanism because you had to defend yourself back then.
0:09:31 And it’s so interesting, the things that we adopt to survive
0:09:35 when we’re young, become maladaptive when we get older.
0:09:38 It’s difficult to unpick all of that when you’re an adult, isn’t it?
0:09:40 Because as you know, it’s very hard.
0:09:41 Why they say you can’t teach an old dog new tricks.
0:09:46 But I’ve got my own trauma responses that I’m still trying to work through.
0:09:48 And I’m now aware of them, but they still on a bad day,
0:09:50 on an unslept day, they can still come to the surface.
0:09:55 I tell people, I don’t know if you can like completely undo your default setting, right?
0:10:03 But I think what you can do is get mindful of it and learn tools to manage it, right?
0:10:07 And I mean, it’s interesting how this ties into obesity.
0:10:13 Because I used to be somebody I’ve never been obese,
0:10:15 never been overweight, nothing like that.
0:10:19 When I got to grad school, I was very much more towards the side of
0:10:23 if you’re obese, it’s because you’re lazy, it’s your fault, you know.
0:10:29 And then the more I just observed.
0:10:35 I realized that that can be true because there’s so many obese people
0:10:39 that are successful in other areas of their life where they apply a lot of discipline.
0:10:43 What is it about this thing, right?
0:10:48 And I remembered I read a study and I hopefully I get this correct
0:10:50 because it was a while back.
0:10:57 But they looked at obese women and they found that obese women were 50 percent,
0:11:02 I believe 50 percent more likely to have sexual assault trauma in their past.
0:11:08 And you also look at the obesity literature and people who are obese
0:11:13 tend to have a greater reward response from food, whereas people who are lean or normal weight.
0:11:18 It’s it’s not like that huge reward that they get.
0:11:21 It’s like some people, you know, they they can they can have a drink, they can have a beer.
0:11:28 And they go, I like the beer, you know, and other people become alcoholics, right?
0:11:34 And so so much of this stuff gets tied up in.
0:11:39 It gets wired in as a as a kind of coping mechanism.
0:11:42 If you look at, like, for example, binge eating,
0:11:47 what’s happening during a binge is that person is getting a flood of dopamine, right?
0:11:49 They’re they’re masking.
0:11:52 They want to mask that feeling of whatever made them feel uncomfortable.
0:11:56 I always tell people, I’m like, you don’t really find people binge eating
0:11:58 after they’ve had eight hours of sleep at 10 a.m.
0:12:00 in the morning when they’re low stress, right?
0:12:03 It’s at 10 p.m. at night after a long day.
0:12:06 They’ve been fighting with their spouse or kids are driving them nuts.
0:12:09 And they just they want to turn it all off, right?
0:12:15 And I think staying mindful is one of the hardest things we have as humans.
0:12:17 I mean, I know what my addiction is,
0:12:21 unfortunately, based on my current job, I get way too into social media.
0:12:25 You know, I just end up, you know, it kind of started as well.
0:12:27 I’m doing work, right?
0:12:29 And I’m responding to comments and all that.
0:12:32 And pretty soon I’m looking at my screen time and I’m going, oh, my gosh, right?
0:12:40 And so that was something for me to numb up and turn my mind off, right?
0:12:41 But for other people, it’s food.
0:12:43 For other people, it’s gambling.
0:12:44 For other people, it’s alcohol.
0:12:46 For other people, it’s some other drug.
0:12:48 So what do we do with that, then?
0:12:52 So do we first have to figure out what our relationship is on a psychological level
0:12:55 with these addictions with with our food, for example, if we’re just focusing
0:12:59 on weight loss to start with, when you if you were to be coaching someone,
0:13:04 would you try and understand their propensity to binge to to have that sort
0:13:10 of like dopamine craving or do you focus somewhere else?
0:13:14 I kind of say, all right, like walk me through a typical day for you.
0:13:16 Walk me through a typical week.
0:13:18 Where’s where are your struggles really at, right?
0:13:22 And one of the things I we call it the biolane way when we when we kind
0:13:27 of teach our coaches is we do coaching with you have to have two things
0:13:30 are critically important, accountability with empathy.
0:13:34 Because if you’re just the accountability coach, the drill sergeant,
0:13:39 who’s, you know, most people, if they screw up, they’ve beat themselves up
0:13:40 more than anybody else.
0:13:41 I know I’m that way.
0:13:43 I’m sure you’re that way.
0:13:45 So you don’t need to beat them up again.
0:13:50 The empathy portion, so if you’re just beating somebody up,
0:13:53 you’re just holding them accountable without empathy, you just become the drill
0:13:57 sergeant. And what happens is people end up tuning you out or they’re not honest
0:14:01 with you anymore because they don’t want to constantly feel like they’re failing.
0:14:05 Right. The empathy portion, if you just have empathy and you’re saying,
0:14:06 I’m so sorry, that happened.
0:14:08 That’s so hard. I understand.
0:14:10 But you’re not holding them accountable.
0:14:12 There’s no impetus for change, right?
0:14:14 So it takes it takes both.
0:14:18 And so the way I’d often coach, like, let’s take up somebody had a binge,
0:14:19 something like that.
0:14:23 The first thing I’d say, I understand why it happened, you know, that’s really hard.
0:14:26 Where was the antecedent to this?
0:14:28 Like, well, what started this?
0:14:33 Right. OK, now let’s look at if we had to go back and do it over again.
0:14:39 What are some things we might be able to do to put some to put some barriers?
0:14:40 Right.
0:14:43 So I had one client, he’s a hedge fund manager.
0:14:47 And when he started with me, he was binging pretty much, I would say, almost every day.
0:14:53 And I said, OK, where do you find that this is happening?
0:14:55 And he said, well, usually it’s after everybody’s gone to bed.
0:15:01 And, you know, I just find myself in the kitchen and it just happens.
0:15:06 So OK, so it’s not reasonable to lock yourself in your room, right?
0:15:11 But what if we just do a few things to increase your mindfulness, right?
0:15:17 Put a post on the cabinet where you where you keep that the junk food, right?
0:15:20 Not saying anything nasty or anything, but I said, right down.
0:15:23 Am I hungry or am I just upset?
0:15:28 Then on your on your door, right, lock it from the inside.
0:15:32 It’s not, you know, it doesn’t keep you from going out, but you have to unlock it, right?
0:15:34 Like you’re having to turn your brain on, right?
0:15:39 And the more barriers you can put there, the better it gets.
0:15:42 The more sort of mindful moments you can have where you make,
0:15:45 you have to kind of make a decision and you don’t you come out with autopilot.
0:15:48 Because I know it’s when whenever I have my binge moments, which happens once in a while,
0:15:51 it is like unthinking.
0:15:54 Yeah, it’s just like a robot has taken over. Exactly.
0:15:56 And with this, like this particular client, right?
0:15:59 He’d have a rough day at work, hedge fund manager, very stressful job.
0:16:02 I said, OK, if you’ve had a rough day at work,
0:16:07 first thing to do when you’re driving home, say, man, I’ve had a tough day at work.
0:16:11 This is usually where I’d have a binge session, like say it out loud, like name it.
0:16:13 You know what I mean?
0:16:16 Sometimes just naming it is enough to stop it.
0:16:21 I mean, I not the same thing, but I struggle with, I’m sure you know, as ADHD
0:16:25 during conversation, I have something to say, I have something to say.
0:16:27 I want to say, I want to say, I want to say, I want to say it, right?
0:16:30 And I’ll end up cutting people off and making them feel bad.
0:16:33 And so I still have that inclination.
0:16:37 But now I’ll go, if I start, I go, oh, I’m sorry.
0:16:40 I jumped in. Please finish. Right.
0:16:44 And so just like calling it out to yourself
0:16:47 can make a huge difference on changing the behavior.
0:16:50 That which gets monitored gets changed.
0:16:54 I really want to focus on this point of the psychology of both exercise and weight loss
0:16:58 because in all the research that I do on even your conversations and other
0:17:01 conversations, clearly the like fundamental that sits underneath
0:17:05 doing all the things we’re going to talk about is like having the motivation,
0:17:08 the discipline and mastering one’s own mind.
0:17:11 Because as you kind of said, we can have all the diet plans in the world
0:17:15 and many or all of them might work, but without the psychology of how to lose
0:17:19 weight and to motivate ourselves to get to the gym, none of it really matters.
0:17:22 So what else do we need to think about when we’re trying to understand
0:17:26 how to master like the beast within our mind?
0:17:29 There’s a lot to unpack here. Good. I’ll start with this.
0:17:33 Do you know Ethan Suplee?
0:17:34 You familiar with him?
0:17:36 So Ethan is an actor.
0:17:37 He was in My Name is Earl.
0:17:40 He was in American History X and he was in Remember the Titans,
0:17:43 some of the big movies he’s been in, Wolf of Wall Street as well.
0:17:49 And he was over 500 pounds like he in like everybody knows him as the
0:17:52 the really big guy in those movies and those shows.
0:17:58 Now he’s like 220 pounds and looks like he would play a military
0:17:59 operator in a show, right?
0:18:04 And he said something that really stuck with me.
0:18:09 He said, if the house is on fire, just get out of the house.
0:18:13 We can worry about why the fire started later, but just get out.
0:18:18 And there’s so much like paralysis by analysis out there
0:18:23 that people don’t end up actually starting.
0:18:29 And if I put two plates in front of you, you know, with different food.
0:18:32 Yeah, we can scribble, but for the most part,
0:18:35 if I’m sitting something out with the cheeseburger fries and all this.
0:18:39 OK, versus lean meats, vegetables.
0:18:42 We know which one is more conducive to to health, right?
0:18:47 People will argue about these little things, low carb, low fat, those sorts of things.
0:18:51 Just get out of the house.
0:18:58 Stop stop eating so much of this very energy dense, hyper palatable food.
0:19:00 Start moving away.
0:19:03 And Ethan, I think it was Ethan, he has this he has this thing.
0:19:08 He says when he when he whenever he posts a picture in the gym,
0:19:11 he’ll say, I killed my clone today.
0:19:12 And I never I never quite understood it.
0:19:19 And then I read a systematic review of successful weight loss maintainers.
0:19:24 Now, what that means is weight loss, we know diets can help you lose weight,
0:19:30 but they don’t tend to work long term because people their adherence
0:19:32 wanes and they just kind of regain the weight over time.
0:19:37 And if we look at like out about three years after initial weight loss,
0:19:40 it’s like, depending on the statistics you use,
0:19:44 it’s anywhere from 90, 95 percent of people end up regaining almost all the weight they lost.
0:19:50 And this study was about people who had successfully kept it off for a long period of time.
0:19:52 So this is the unicorns, right?
0:19:56 The five, 10 percent of people who actually had that long term success.
0:19:59 And there were things on there that you would expect, you know,
0:20:02 they they practice some form of cognitive restraint.
0:20:07 They did cognitive restraint being counting calories or doing low carb
0:20:10 or time restricted eating or some form of restraint.
0:20:14 But the thing that stood out to me that really grabbed my attention
0:20:18 was so many of them specified and pointed out
0:20:21 they felt like they had to develop a new identity.
0:20:27 And I texted Ethan and I was like, is this what you mean by I killed my clone?
0:20:29 He goes, that is exactly what I mean.
0:20:34 And so one of the things I’ll tell people now is think of the person that you want to become.
0:20:37 Picture them.
0:20:41 Think about what do you think their habits and behaviors look like on a daily basis?
0:20:46 Now reverse now start to reverse engineer that, right?
0:20:52 And you mentioned motivation and I have my thoughts have changed about motivation.
0:20:57 A lot of people.
0:21:02 Wait to get motivated or inspired and, hey, like I think all that stuff’s great.
0:21:09 But in the course of anything and I would bring it back to you and building a startup.
0:21:14 I’m guessing there were days where you were not motivated to do what you were doing, right?
0:21:17 Yeah, these days. Right, right. So many days.
0:21:19 So motivation is great when it comes.
0:21:21 I said that’s like nitrous on a car, right?
0:21:24 Give you a quick boost and it’ll make you a lot faster.
0:21:29 But discipline is the gas tank.
0:21:32 That is it doesn’t.
0:21:36 I tell people, detach your feelings from the process. OK.
0:21:41 I have a very cold calculus when I look at my goals.
0:21:44 What is my goal? What will it take to get there?
0:21:47 Some form of work and time, right? No matter how you slice it.
0:21:51 Let’s just take.
0:21:54 So I won the Masters World Championship in powerlifting in twenty twenty two.
0:21:56 It took me. Thank you.
0:22:01 Took me. I went to open Worlds in 2015, set a World Squat Record there,
0:22:05 but then went through a lot of different injuries and a lot of pain.
0:22:07 Took me seven years to get back and win.
0:22:12 But there were times were very unmotivated to go to the gym
0:22:15 because I couldn’t lift heavy.
0:22:17 I was, you know, in a lot of pain.
0:22:23 But I knew if I want to get back there, this is what it’s going to take.
0:22:27 And so it was it doesn’t matter if I’m motivated.
0:22:30 I have to do the things that I said I was going to do.
0:22:34 And I tell people, try to detach how you feel
0:22:37 from the process it takes to get there.
0:22:40 And that’s really hard for a lot of people to do.
0:22:44 But here’s the thing, as you do the process,
0:22:50 you start to see the results and then the motivation becomes more sustained, right?
0:22:54 The the hard part is when you are down in the ditches
0:22:56 and you you aren’t seeing that progress.
0:22:58 So when I’m coaching people on this stuff,
0:23:03 a lot of it is trying to build their confidence.
0:23:06 And so many people they’ll start a New Year’s Resolution, let’s say,
0:23:07 because it’s beginning here.
0:23:09 I’m going to go to the gym five days a week.
0:23:12 I’m like, stop, you haven’t been going at all.
0:23:15 How about this?
0:23:18 You’re going to be active at least an hour for three days a week.
0:23:20 Let’s start there.
0:23:22 If you go five days, fantastic, right?
0:23:24 But it’s different.
0:23:27 If you said you’re going to go five days, you only go three.
0:23:29 You feel really bad about yourself.
0:23:32 You say you’re going to go three and you go three feel really good about yourself.
0:23:34 What’s the harm of feeling bad about yourself?
0:23:38 So there was a year 2017 where I said I make called every day, Steve.
0:23:41 And I was like, I’m going to go to the gym every every day of 2018.
0:23:46 I believe it was and I’m not going to tell you what happened because I think you know.
0:23:50 But I want to ask the question.
0:23:55 What is the harm of setting a huge goal and then failing and feeling bad about yourself?
0:23:58 You know, there’s a lot of different versions of like what builds confidence.
0:24:01 But I think one of those things is keeping the promises you make to yourself, right?
0:24:05 And also just doing the thing you said you were going to do.
0:24:09 And that’s why I tell people like, hey, for me, if I say I’m going to go four or five
0:24:10 times a week, that’s not a problem.
0:24:14 Because for me, it takes discipline to keep me out of the gym, right?
0:24:15 Like I love that. That’s fun for me.
0:24:19 But if you’re somebody who hasn’t been going.
0:24:25 Just start with something like I’m not saying don’t be ambitious overall.
0:24:29 But you have to build confidence in increments, right?
0:24:33 Like so, for example, I’m going to go back to my own personal experience.
0:24:35 I said in 2015, I set a world squat record
0:24:39 six hundred and sixty eight pounds at two hundred and five pound body weight class.
0:24:42 But when I first started lifting, I was horrible at squats.
0:24:44 I’ve got long legs.
0:24:50 I am, in fact, one of the world powerlifting coaches
0:24:54 looked at the video of my squat and said, I don’t know how you did that.
0:24:58 And. Squats were very intimidating to me.
0:25:02 I would get really scared trying to do it.
0:25:04 My back would hurt, you know, all these sorts of things.
0:25:08 You know, eventually I ended up squatting six hundred and sixty eight pounds.
0:25:10 But the first time I went in the gym, I wasn’t able to do it.
0:25:13 The first five years, ten years, I couldn’t I couldn’t even imagine that, right?
0:25:16 And one of the things I tell people about confidence is I thought when I,
0:25:21 if I squatted that amount of weight, four or five hundred pounds would feel easy.
0:25:24 It still feels heavy.
0:25:26 I just got better at handling it, right?
0:25:30 And I kind of use that euphemism for life and analogy for life
0:25:35 because life doesn’t get easier, but you can get better at handling those things.
0:25:42 And the confidence that I built to be able to do that came through the repetition,
0:25:45 doing it over and over and over again.
0:25:48 And that’s what people need.
0:25:53 The problem is they don’t get the repetition in because they do things
0:25:58 like you were talking about, which is they start to it’d be like me going in the gym.
0:26:00 My first time said, I’m going to squat four hundred pounds.
0:26:03 I’m going to get crumpled into a heap, right?
0:26:09 But if I do it, if I do what I can do at the time and slowly build that confidence,
0:26:13 that can wind up in me doing something that I never thought possible for myself.
0:26:18 I think it was Jordan Peterson that said to me when he deals with some of his clinical patients,
0:26:23 the starting point for them is so small that it almost makes them feel shameful.
0:26:25 So they don’t do it.
0:26:28 So he says he’s dealt with people who literally can’t get out of bed
0:26:31 because their depression is so severe and telling someone that their goal
0:26:36 is just to walk down the hall and walk back, feel so small and inconsequential
0:26:40 and so full of shame that they just think, no, that doesn’t matter.
0:26:41 I’m not going to do that.
0:26:44 And there are a lot of people out there that are listening right now.
0:26:46 And they think about where their starting point might be.
0:26:49 And it might literally be getting out the house, putting their trainers on
0:26:50 and going for a five minute walk.
0:26:53 But in their heads, they’ll go, that’s not going to do anything.
0:26:56 That’s not going to get me to that mountain top that I know I need to get to.
0:26:58 So I’m not going to bother.
0:26:59 A lot of people like that.
0:27:03 And I mean, you know, you can take your cliche that you want to, you know,
0:27:05 journey of a thousand miles begins with a single step.
0:27:08 How do you an elephant one by at a time?
0:27:10 I mean, it’s cliche, but it’s very true, right?
0:27:15 And I think if you’re climbing a mountain, if you’re only looking at the top,
0:27:18 you’re going to feel like you’re getting nowhere, right?
0:27:21 So if you want to climb a mountain, have in mind the mountain that you want to
0:27:25 climb, but when you’re climbing it, look at the next ledge
0:27:28 and just do that as the checkpoint, right?
0:27:31 So somebody asked me once, if somebody had a lot of weight to lose,
0:27:34 like over a hundred pounds, where would you tell them to start?
0:27:39 I’d say, you know, I look at where they’re at right now, what are their habits,
0:27:43 their behaviors? What are they doing exercise wise?
0:27:45 Let’s get them to the next ledge, right?
0:27:48 So let’s let’s just, you know, we can go into this too.
0:27:51 But, you know, if they’re drinking a bunch of soda per day,
0:27:54 trying to get them to go straight to water, that might be very daunting for them, right?
0:27:58 OK, well, diet soda is better than than regular soda.
0:28:02 And people will argue about it, but I can cite the studies on this.
0:28:08 OK, they’re they’re, you know, they’re eating certain foods.
0:28:12 Can we do something somewhat close to what they’re already doing,
0:28:15 but find a way to cut out some calories from that, right?
0:28:20 Let’s let’s try and I’m going to try and meet them closer to where they are
0:28:22 and then slowly pull them back this way.
0:28:26 When you think about what it takes for someone to make that decision to change
0:28:32 their life so often, it seems that there’s some kind of adverse event.
0:28:35 Like I’m talking here about the why that sits behind the reason
0:28:38 to change to lose the way to build the muscles.
0:28:42 Do you see that often that there’s some kind of catalyst moment?
0:28:46 You actually see a lot of parallels between like the way addicts talk
0:28:50 and people who have lost a lot of weight in terms of they had to develop a new identity.
0:28:55 They often have to get a new set of friends, not on purpose.
0:28:59 But if you think about if you were hanging around a certain type of people
0:29:01 and you became and you were very overweight,
0:29:04 you’ve probably fallen in with people who have similar habits to you.
0:29:08 And even if you still care about those people, as you start to come out of that,
0:29:10 there’s a few things that are happening.
0:29:14 One, if they’re not joining you in the things you’re doing, that creates a gap.
0:29:18 And people can also be very insecure
0:29:22 when people they know start improving themselves
0:29:26 and they start trying to pull them back in crabs in the bucket.
0:29:28 Right. Why do you got to eat that?
0:29:29 Why can’t you enjoy this?
0:29:32 Why can’t you, you know, that’s because you’re holding up a mirror to them
0:29:34 by changing your life, right? Correct, correct.
0:29:37 So, you know, I.
0:29:40 I don’t think he minds me talking about this.
0:29:43 My my brother was an addict
0:29:49 and he like he went to prison for a period of time.
0:29:52 He had a lot of really bad stuff go down in his life.
0:29:54 And I wanted to ask him, I’m like, was it was going to prison?
0:29:56 Was that like your rock bottom?
0:29:58 And he goes, no.
0:30:02 He goes, honestly, I just woke up one day and realized I lose everything.
0:30:04 I get a job and I lose it.
0:30:06 I get some money and I lose it.
0:30:08 I get a relationship and I lose it.
0:30:09 I just got sick and tired of losing.
0:30:14 And not always, but you hear a lot of similar stories
0:30:17 from people who drastically changed their lives as they just got to the point
0:30:21 where they were sick and tired of being that way.
0:30:25 And they just realized that if I don’t make some kind of change,
0:30:28 this is going to continue.
0:30:31 And I think one that takes a self-awareness
0:30:35 that which is hard and having that mirror brought to you is really hard.
0:30:39 I can relate in other areas of life.
0:30:42 But that why really is at the core of it,
0:30:45 because at the end of the day, if you don’t have a really strong why.
0:30:49 It is hard when you start to lose motivation.
0:30:53 You know, I was watching a story of a guy who had a heart attack
0:30:56 when he was like in his forties and then he lost one hundred and fifty pounds.
0:31:02 And he’s like, whenever I started whenever I didn’t have motivation
0:31:05 or I started feeling like I wanted to fall back into bad habits,
0:31:09 I thought about my kids growing up without a dad and it made it very easy for me.
0:31:12 And so when you have that really strong why.
0:31:16 It makes it easier to get through it.
0:31:19 I’m not saying either me or you’re going to be able to figure out an answer here.
0:31:23 But I feel like maybe there’s something we can offer to the question
0:31:25 about how to cultivate the why.
0:31:27 Is there anything that you do on those days?
0:31:30 Any disciplines you think you can put in place that will just keep the why?
0:31:33 Front and centre. I’m going to throw out one.
0:31:37 Something that kind of helped me a little bit was just changing the background
0:31:42 on my phone to an image that reminded me of who I wanted to be.
0:31:45 And it just meant that even if it gives me a one percent psychological
0:31:49 reinforcement in the direct so that I fall on the correct side of a decision
0:31:54 relating to diet or fitness, maybe that would help, you know, because it’s it’s there.
0:31:56 A couple of things I think about.
0:32:00 I think about the people I care about in my life and wanting to make them proud.
0:32:04 Think about my kids, you know,
0:32:06 how would I want now I’m going to get emotional?
0:32:10 How would I how would I want them to remember their dad, you know?
0:32:15 I can remember coming back from all these injuries
0:32:19 and I was lifting in the garage one day and my daughter, she was six at the time.
0:32:23 And she’s such a little sparkplug and she would watch me.
0:32:26 And sometimes she would come in and like do some lifts with me and stuff.
0:32:32 And I was kind of explaining to her why I do this stuff and why it was important to me.
0:32:37 And I said, you know, dad almost was a world champion.
0:32:41 I got really close and, you know, that would be something
0:32:43 that I would really treasure if I got the chance to do that.
0:32:47 And she said, are you going to try and be a champion again?
0:32:52 And she said it in the kid way that like, but oh, my gosh, when she said that,
0:32:56 whenever I felt tired, whenever I felt down or whatever,
0:32:58 I just remember my daughter saying, are you going to try to be a champion again?
0:33:01 Made it easy, you know?
0:33:06 And so I had my like it’s going to sound goofy, but it worlds in 2022.
0:33:09 I was going through a lot of personal stuff at the time.
0:33:13 And I had pictured my kids on my phone and I was looking at that.
0:33:18 And I was almost in tears before I got for lifts because I was so amped up and psyched up.
0:33:20 And that was that was my why.
0:33:23 So I’m thinking about my kids and I also think about, you know, my parents
0:33:26 and like great people wanting to make them proud.
0:33:30 And then honestly, like my my personal hero is my grandfather.
0:33:33 So my grandfather is part of the greatest generation.
0:33:40 He was the funniest person I ever met with the most integrity of anybody I ever met.
0:33:45 And so so many times when I think about the person I want to be,
0:33:51 I think about my grandfather and, you know, still to this day,
0:33:54 I’ll think about it before I if I feel like low motivation
0:33:59 or if I’ve really screwed something up, you know, like that sort of thing.
0:34:02 Let’s go to the technical stuff. Yes, let’s start with.
0:34:05 So we’re talking here about dieting and weight loss.
0:34:09 If I’m trying to lose weight, should I be counting my calories?
0:34:13 Ah, so the first point of confusion,
0:34:17 people assume calories and calories out is the same thing as counting calories.
0:34:23 That’s like saying the law that in order to save money,
0:34:26 you have to earn more than you spend is the same thing as keeping a budget.
0:34:31 Keeping a budget can help you save money, but it’s not the same thing.
0:34:35 So let’s break down calories and calories out calories inside.
0:34:36 Pretty straightforward.
0:34:38 It is the food you eat, right?
0:34:40 The calories in the food that you eat.
0:34:45 Now, I would add one caveat to that, the metabolizable energy.
0:34:49 So when we say calories, calories is literally a unit of energy.
0:34:55 And so I’ll have some people say, well, calories aren’t a real thing.
0:34:57 You can’t look at calories in our microscope. You’re right.
0:35:01 It refers to the potential energy contained in the chemical bonds of food
0:35:06 that through the process of digestion, absorption and metabolism,
0:35:09 that energy is captured in one way or another.
0:35:12 So that’s the energy into the system.
0:35:15 Calories out is more complicated.
0:35:19 So that involves a few different energy outputs.
0:35:22 The first one being your basal metabolic rate.
0:35:26 So your BMR is basically the cost of keeping the lights on.
0:35:29 So if you just lay down, didn’t move,
0:35:32 that’s how many calories your body would burn.
0:35:35 And that’s actually for most people,
0:35:36 the majority of the calories they burn per day.
0:35:39 It’s around 50 to 70 percent, depending on how active they are.
0:35:41 And it fluctuates from person to person.
0:35:43 So as a man with fairly big muscles,
0:35:47 that you will be bigger than mine because you have more going on over there.
0:35:50 Yeah, you can tie about at least based on the regressions.
0:35:54 You can tie about 90 percent of the variance in BMR to someone’s lean mass.
0:35:58 OK, if you look at the studies, it’s very tightly correlated with lean mass,
0:36:02 right, because lean tissue is more metabolically active than non-lean tissue.
0:36:09 So BMR is one bucket, then you have what’s called the thermic effective food.
0:36:16 So your TEF, our bodies are kind of like for lack of a poor analogy,
0:36:20 but an analogy that works is cars like internal combustion engine.
0:36:23 You don’t just put petrol or gas in your car.
0:36:24 All of a sudden, it just spontaneously starts up.
0:36:26 You got to start it.
0:36:31 The battery puts in energy so you can get energy out of the fuel, right?
0:36:35 Your body has to put in energy to extract the energy out of the food that you eat.
0:36:40 And so a lot of the confusion people say, well, calories in, calories out,
0:36:42 assumes that all calories are equal.
0:36:46 It doesn’t because TEF accounts for this because, for example,
0:36:50 protein has a higher thermic effective food than carbohydrate or fat.
0:36:56 So if you look at, so protein requires more energy to basically process it.
0:36:57 Correct.
0:37:02 So if you if you look at, like, say fats, for example, TEF is about zero to three percent,
0:37:07 meaning if you eat 100 calories from dietary fat, you capture about 97 to 100 calories of it.
0:37:10 Carbohydrates about five to 10 percent.
0:37:15 So if you eat 100 calories from carbohydrate, you capture about 90 to 95 calories from it.
0:37:19 A lot of that depends on the fiber content, the more fiber, the lower the metabolizable energy.
0:37:23 So fiber actually has a higher thermic effective food as well.
0:37:26 Then protein is about 70, 80 percent.
0:37:30 So if you eat 100 calories from protein, you capture about 70 to 80 calories.
0:37:34 So some people out there will say, well, there’s negative calories.
0:37:35 No, those don’t exist.
0:37:38 You’re always getting more energy out of it than you put in.
0:37:40 But some are lower than others, right?
0:37:47 And so that TEF is about five to 10 percent of the energy you expend per day.
0:37:49 So now we’ve got BMR, TEF.
0:37:54 And then you have your physical activity, which we can further break into two different buckets.
0:37:57 The first one is obvious, which is exercise, right?
0:38:00 You go to the gym, burn some calories, and that’s energy out.
0:38:03 The second one is less intuitive.
0:38:06 It’s called non-exercise activity, thermogenesis, neat.
0:38:13 And that is the small unconscious movements that you make per day.
0:38:14 Give you an example like what I’m doing.
0:38:17 Like now it’s not subconscious because I’m thinking about it.
0:38:24 But fidgeting when you’re talking with your hands, pacing, right?
0:38:28 In fact, they’ve actually shown that people who have a more
0:38:32 they call it obese resistant phenotype, when they eat more,
0:38:36 they tend to just become spontaneously more active without realizing it.
0:38:41 And so people who are more obese prone, when they eat more food,
0:38:45 they tend to not compensate by becoming more spontaneously active.
0:38:46 Interesting.
0:38:51 And people it’s kind of pedantic, but it’s important to understand the difference.
0:38:54 I heard people say, well, I’m going to take the steps and get my need up.
0:38:57 No, no, you made a decision that’s exercise.
0:39:03 OK, the reason being neat really isn’t consciously modifiable, right?
0:39:07 And so I’ll give you an example of like an extreme example of this.
0:39:10 So when I was getting ready for my last bodybuilding show back in 2010,
0:39:15 the fatigue that you deal with is unbelievable.
0:39:17 It’s hard to describe in words.
0:39:20 Soul crushing would be a way to describe it.
0:39:25 And I had gotten done, you know, I’d train two hours at the gym that day.
0:39:30 I’d done an hour of cardio, got home and I remember I sat down on the couch
0:39:34 and my ex, my wife at the time,
0:39:39 she had like real housewives of whatever county on the TV.
0:39:43 I hated those shows, but the remote was about seven feet away.
0:39:46 I watched the entire show.
0:39:50 I did not get up and move because I was so fatigued.
0:39:54 That’s an example of neat and neat is very modifiable.
0:39:58 So they’ve shown that even a 10 percent reduction in body weight
0:40:02 can reduce neat by up to four or five hundred calories per day.
0:40:06 So you’re just a lot of people end up moving less without even realizing it.
0:40:10 So here’s the rub.
0:40:12 This so you’ve got your calories in, you’ve got your calories out.
0:40:16 BMR plus EF plus neat plus exercise.
0:40:21 People think of these two things as static.
0:40:22 They’re not static.
0:40:24 And that’s what I talk about in the book a lot.
0:40:28 We have various adaptations that fight us for weight loss.
0:40:33 First of which is on the metabolism side.
0:40:39 When you lose body weight, your BMR drops.
0:40:42 But part of that is because you’re carrying around less weight, right?
0:40:45 So if I two hundred pounds and I drop down to one hundred and eighty pounds,
0:40:47 I just have less mass to carry around.
0:40:49 And so your BMR goes down a little bit, which is again,
0:40:53 which again is your base metabolic rate, right, which is the the the cost
0:40:55 to keeping the lights on, basically.
0:40:58 But there’s actually what’s called metabolic adaptation,
0:41:02 which has shown that with a 10 percent body weight loss on average,
0:41:07 you can see a reduction beyond what you would expect of 15 percent for BMR.
0:41:11 So let’s take an example here because people will say,
0:41:15 well, calorie deficit didn’t work for me because, you know,
0:41:17 I was eating this many calories.
0:41:20 I was exercising this much period of time and I was.
0:41:25 You know, so like what happened?
0:41:28 Well, you thought you were in a calorie deficit.
0:41:35 But let’s take me, for example, OK, my BMR, I’ve had it measured.
0:41:37 It’s about it’s about two thousand calories, a little bit lower.
0:41:39 About two thousand calories.
0:41:43 My total daily energy expenditure is around thirty four hundred calories per day.
0:41:45 So that’s all this stuff added up, right.
0:41:49 But if I lose 10 percent of my body weight, for me,
0:41:53 twenty seven hundred calories per day is a pretty significant calorie deficit.
0:41:57 But if I lose 10 percent of my body weight,
0:42:03 if I drop my BMR by 15 percent, 15 percent of two two thousand calories,
0:42:08 those days, 300 calories dropped my need by 400 calories, that’s 700 calories.
0:42:12 All of a sudden, that deficit is no longer a deficit.
0:42:14 That’s now maintenance, right.
0:42:15 Now, this doesn’t happen all at once.
0:42:18 This is a progressive thing over time.
0:42:20 But there’s a reason, like I tell people, I’m like,
0:42:24 if it was a calorie deficit, as soon as you like from the time you did it,
0:42:26 indefinitely, you would starve to death, right.
0:42:30 But all of us, most of us have had the experience of starting a diet,
0:42:34 losing some weight, and eventually, even though you’re eating the same way,
0:42:36 doing the same exercise, it plateaus, right.
0:42:41 And then you have to do something else to further establish that deficit.
0:42:44 And the other way, so that’s on one side,
0:42:48 where that’s kind of working against you to try to bring you back
0:42:52 to your original body weight, right, we talk about weight, weight regain.
0:42:58 The other side is your hunger hormones go up as you diet, right.
0:43:02 So they’ve actually then they have shown obese people who lose weight
0:43:06 to become normal weight when you compare them to normal weight people
0:43:11 who were never obese with the same similar lean body mass.
0:43:16 The formerly obese people have a lower total daily energy expenditure.
0:43:21 And they have higher markers of hunger.
0:43:23 They have higher appetite.
0:43:26 So it’s working on both sides of that equation to push you back.
0:43:30 So the devil’s advocate argument is, well, you know,
0:43:32 I ate this amount of calories
0:43:35 that should have been a calorie deficit and I didn’t lose weight.
0:43:38 Or it’s the, you know, all calories are created equal.
0:43:42 I’ll tell people all calories are created equal
0:43:44 because saying a calorie is not a calorie is like saying
0:43:48 second hands on the clock are different.
0:43:50 No, they’re just a unit of measurement.
0:43:52 All sources of calories are not equal.
0:43:55 So let’s take budgeting, right.
0:43:58 I used that earlier, sports car, OK.
0:44:02 So let’s say somebody makes million dollars a year, right.
0:44:07 If they want to spend 100, let’s assume no loans just for sake of ease.
0:44:10 If they want to spend $150,000 on a sports car,
0:44:12 but they’re still able to pay their mortgage,
0:44:15 they can take care of their responsibilities
0:44:18 and they can put money away for retirement.
0:44:20 Can they buy that sports car?
0:44:21 Sure, they can, right.
0:44:23 And is it a bad investment?
0:44:27 I guess you could argue it’s a bad investment
0:44:30 because they could put the $150,000 in those investments.
0:44:33 But maybe that sports car makes them feel good
0:44:36 and gives them a little care on the end of the stick to, you know, keep working and whatnot.
0:44:41 But if I take somebody who makes $200,000 a year,
0:44:43 should they buy the $150,000 sports car?
0:44:47 If it means they can’t pay their mortgage, they can’t, you know, save for retirement.
0:44:49 No, of course not, right.
0:44:52 Similar thing with energy, right.
0:44:58 So if I’m, you know, somebody who’s very active and I burn a lot of calories,
0:45:05 is it a big deal if I have a pop tart, say, if I’m still getting enough protein,
0:45:12 I’m hitting my target energy, I’m getting enough fiber in my my my micronutrients.
0:45:18 If that gives me that little carrot on the end of the stick to keep being consistent,
0:45:23 not a big deal. But if we’re talking about a smaller woman
0:45:29 with less lean mass who needs to eat 1200 calories a day to lose weight,
0:45:31 that’s not a very good investment, right.
0:45:34 It’s not a very good use of funds.
0:45:37 So what I’ll tell people is, you know, people will say,
0:45:38 well, how do I know what a deficit is?
0:45:40 How do I know how many calories to eat, right?
0:45:43 Because also just on that point, I heard you talk about food labelling as well
0:45:44 and how inaccurate that can be.
0:45:48 So you can you can have up to a 20 percent error in food labelling, right.
0:45:49 So some people will use.
0:45:52 So what that means is it could say 100 calories.
0:45:54 It could be 80, it could be 120.
0:45:57 Now, I will say if it’s coming from a big food company
0:46:00 and they have pretty rigorous standards, it’s probably not that far off.
0:46:03 But they’re allowed up to that, right.
0:46:06 Because they recognize that some food sources are very heterogeneous.
0:46:08 It’d be difficult to like get it exactly on.
0:46:12 So you’ll have some people say,
0:46:14 well, see, calorie counting is useless
0:46:17 because you can’t know exactly how many calories you’re taking in.
0:46:20 And are you going to get your BMR measured?
0:46:22 Are you going to get your meat measured or are you going to get this measured?
0:46:24 It can be much more simple than that.
0:46:27 Again, financial analogy.
0:46:30 I could make the argument that keeping a budget is useless
0:46:34 because you never know what inflation is exactly doing.
0:46:38 And if you have investments, you can get differential, you know,
0:46:43 returns on it and on the output side, you have unexpected expenses.
0:46:45 You have fluctuations and expenses.
0:46:48 Your power bill is going to be different from month to month, right?
0:46:51 Your car breaks down one month.
0:46:54 But if you look at the average over time,
0:46:59 you can get a pretty good idea of on average what your expenses are like, right?
0:47:02 And you can get a pretty good idea over time,
0:47:04 unlike entrepreneurs like us.
0:47:07 But even like us, you get you can start to kind of see the trends
0:47:12 and get a relatively good, good idea of what it’s going to be.
0:47:14 So when it comes to calories in and calories out.
0:47:18 Yes, tracking exactly can be very, very difficult.
0:47:21 But if you are monitoring your body weight
0:47:25 and you’re being consistent with how you track,
0:47:28 you’ll know if you’re in a calorie deficit.
0:47:30 And I think another thing that’s crossed the people up,
0:47:32 this actually showed up on that
0:47:34 that review of the successful weight loss maintainers.
0:47:39 They actually talked about one of the things that was a barrier for them
0:47:42 or hard for them was the weight fluctuations.
0:47:44 Because, you know, if you’ve ever if you ever weighed in every day,
0:47:46 have you ever have you ever done this for you’ve weighed every day?
0:47:48 Even first thing in the morning, right?
0:47:50 Up, down, down, all over the place, right?
0:47:53 So actually, when we with our coaching and then with our app,
0:47:56 we’re not just looking at one weight.
0:47:58 We encourage people to weigh
0:48:00 as long as it doesn’t cause them a lot of stress and anxiety
0:48:02 way and daily.
0:48:04 And then it’s taking the average of those
0:48:07 because day to day changes in weight
0:48:10 are much more dictated by fluctuations and fluid.
0:48:13 But week to week and month to month
0:48:17 averages reflect loss or gain of mass.
0:48:21 So, for example, if you’re monitoring your body weight,
0:48:25 you know, taking averages and looking at that over time,
0:48:27 you’ll know if you’re in a calorie deficit
0:48:29 because on average, you’re seeing it go down, right?
0:48:32 Now, I wanted to make one more point,
0:48:35 which is you don’t have to track calories to lose weight.
0:48:37 Absolutely not.
0:48:39 It’s just one methodology
0:48:42 because no matter what you do, you have to have some form of restraint, right?
0:48:44 And my friend, Peter T, actually breaks it down nicely
0:48:46 into a couple of different three buckets, right?
0:48:50 You can have dietary restraint, which is low carb,
0:48:55 plant based, whole food, you know, whatever it is.
0:48:59 You’re restricting some sort of food group or type of food, right?
0:49:01 Then you have a time restriction.
0:49:04 You eat within a certain time frame or a certain window.
0:49:08 Then you can have just straight up calorie restriction
0:49:10 where you’re tracking and monitoring.
0:49:13 What you choose to do, I think a lot
0:49:16 in terms of what is best for an individual
0:49:20 boils down to their psychology and what feels easy.
0:49:24 So this is where a lot of the diet wars start
0:49:28 because somebody will do, say, low carb, right?
0:49:30 And they’ll get results from that.
0:49:32 And they’ll say, man, it felt like I wasn’t even dieting.
0:49:33 And for whatever reason,
0:49:37 that clicked with the algorithm in their brain and felt easy.
0:49:39 And they got progress from that.
0:49:43 But then they assumed that everyone else will have the same response.
0:49:46 Somebody else does low fat.
0:49:49 Somebody else does intermittent fasting, whatever have you.
0:49:50 And you have all these stories.
0:49:52 Me personally, I was the kind of person.
0:49:56 I’m the kind of person that if I tried to restrict certain foods,
0:49:58 I end up getting that binge response, right?
0:50:02 But if you tell me I can eat whatever I want as long as I’m tracking it.
0:50:06 I become ridiculously consistent.
0:50:10 And I mean, I’m still eating mostly like whole food,
0:50:12 mentally processed foods, you know, those sorts of things
0:50:14 because they’re better for satiety.
0:50:17 But I don’t stress out about having some snacks here and there
0:50:22 that are, you know, bad consistency because I’m being very consistent, right?
0:50:23 How important is that consistency?
0:50:25 It is the most important thing.
0:50:28 So there is actually a meta analysis.
0:50:32 And for when I say meta analysis, think a study of studies.
0:50:34 OK, so it’s not a new study.
0:50:40 It’s what they’re trying to do in a meta analysis is they are trying to take
0:50:43 studies that are similar and compile them together to see.
0:50:46 Is there a consensus here?
0:50:47 Is there an overall effect here?
0:50:53 Right. So there was a meta analysis of where they looked at 14
0:50:58 different like popular diets, and these ranged from low carb to, you know,
0:51:01 high carb, low fat, right?
0:51:05 And what they found is on the long term, none of them were better
0:51:08 than the others for weight loss.
0:51:12 But when they stratified them for adherence from least adherent to most adherent.
0:51:13 What does that mean?
0:51:15 So people who were consistent, basically.
0:51:19 So when they stratified them for, I think, compliance, another way to put it.
0:51:22 When they stratified them that way, regardless of diet,
0:51:26 a linear effect of adherence on weight loss.
0:51:33 So what that tells me is actually the best diet for the individual is the one
0:51:36 that they can consistently execute.
0:51:41 They all function the same way, which is, you know, creating some sort of calorie deficit.
0:51:43 Now, some people will say, that’s not true.
0:51:45 I did a low carb diet and I was eating more food.
0:51:51 You probably felt more satiated because you were eating less calorie dense food.
0:51:56 You probably were eating a greater quantity in terms of weight of food.
0:51:59 But you were eating less calories.
0:52:02 Is there any way to lose weight in a calorie surplus?
0:52:05 Not if that’s so what I’ll tell people is.
0:52:10 All right. You take in food in the carbons that you take in.
0:52:13 They have to go somewhere, right?
0:52:16 And if you are.
0:52:22 If you are not in a surplus, what you are saying is you are creating energy out of nothing.
0:52:25 If that’s the case, NASA needs to study you
0:52:30 because we figured out how to not worry about fuel on long space flights.
0:52:32 Right. We have a perpetual motion machine.
0:52:39 Again, a lot of this, the confusion becomes when you have, you know,
0:52:41 for example, metabolic adaptation.
0:52:45 So, you know, people, they may think they’re in a calorie deficit, but they’re not.
0:52:49 Or they’re overestimating how many calories they burn.
0:52:51 And here’s the other thing that people don’t want to talk about,
0:52:53 because this gets down to the mirror, right?
0:52:55 So there was a classic study.
0:52:57 I think it was from 1992.
0:53:02 And I think the title, I may butcher it, but it’s discrepancy
0:53:07 between reported and actual calorie intake in OB subjects.
0:53:08 I want to say is the name of the study.
0:53:12 And so what they did was they had people,
0:53:15 they screened for people who said that they could not lose weight
0:53:17 even though they were eating low calories.
0:53:22 And the the average calorie intake that was reported by participants
0:53:24 was 1200 calories a day.
0:53:25 And so they measured a bunch of different stuff.
0:53:29 They measured their lean mass, their fat mass, they measured their BMR,
0:53:31 they measured their total daily energy expenditure.
0:53:36 They found that their BMR was very average
0:53:40 when it was when it was for when it was based on their lean mass, right?
0:53:43 And actually, if you look at obese people, they actually have a higher BMR
0:53:47 and higher energy expenditure typically than lean people.
0:53:50 But on average, it’s because they have more lean mass
0:53:52 because when you have more mass to carry around,
0:53:54 your body has to create more locomotive mass.
0:53:57 But when they so they and they told the subjects,
0:54:02 we will we are going to monitor you and we will know if you’re eating
0:54:03 more than you say you are.
0:54:07 The average in the study was they under reported their calorie intake
0:54:11 by about 50 percent and they over reported their physical activity
0:54:13 by just under 50 percent.
0:54:15 Peace. Now.
0:54:19 And some of the participants argued with the researchers about it, right?
0:54:22 Here’s where people miss the message.
0:54:28 The message a lot of people take from that is, oh, see, they’re lying.
0:54:33 And that’s a really hard thing to take to somebody to be like,
0:54:36 well, you’re probably under reporting your calorie intake,
0:54:38 or you’re probably eating more than you think you are.
0:54:41 That feels very, you know, aggressive.
0:54:44 And I don’t think it’s lying.
0:54:48 I think that, one, people don’t really understand portion sizes.
0:54:52 If you’ve never had the experience of like weighing out your food,
0:54:55 you will be shocked, like way out of serving of cereal
0:54:59 or a serving of ice cream, or if you want to be really depressed,
0:55:03 way out of serving of peanut butter, because the tablespoon that you’re
0:55:06 grabbing, I promise you, is probably two or three servings.
0:55:09 And then, you know, like if the first time I weighed out ice cream,
0:55:13 when I when I started weighing my food, I was like, this is a serving.
0:55:17 It’s like two bites, you know?
0:55:20 And so I don’t think people have a really good understanding of serving sizes.
0:55:23 And even I’ll remember, I’ll never forget this was an Instagram DM.
0:55:26 And this lady was saying that she was eating
0:55:28 sixteen hundred calories a day and not losing weight.
0:55:30 And we kind of, you know, had a little back and forth and we were talking.
0:55:33 And I said, well, how she’s like, I am measuring my food.
0:55:34 I’m like, how are you measuring it?
0:55:36 She’s like, I’m doing volume measurements.
0:55:38 So she was doing cups, tablespoons, that sort of thing.
0:55:40 I said, do me a favor.
0:55:43 Do do exactly what you’ve been doing, but way out each one.
0:55:46 A day later, she came back and said, oh, my God,
0:55:48 I’m eating twenty seven hundred calories a day.
0:55:54 And so even dietitians underreport the caloric intake in studies by about 10 percent.
0:55:57 And these are the experts, right?
0:56:02 So you have on one side, people are eating more than they think they are.
0:56:06 And then on the other side, they think they’re being more active than they really are.
0:56:10 But again, that’s a hard conversation to have with people.
0:56:15 And even as such, telling people, hey, you need to move more, eat less.
0:56:18 Mechanistically, that’s true.
0:56:22 But that’s like telling somebody, hey, if you want to save more money,
0:56:25 just earn more and spend less with all of this.
0:56:28 You know, I was adding up all these discrepancies, right?
0:56:31 Discrepancies is in like, you’re weighing it wrong.
0:56:33 The label’s got 20 percent wrong.
0:56:37 And then my head went back to your budgeting analogy as an entrepreneur and as a CEO.
0:56:41 If my accounting was 20 percent off, I’m dead.
0:56:45 Yeah, but then if it’s 95 percent off in the till,
0:56:50 like how much money we’re getting into the till and then I’m using a cup instead of a scale.
0:56:52 So that’s under 30 percent off as well.
0:56:55 No wonder, you know, the business would go bust.
0:56:57 Right. It’s complicated.
0:56:58 I get what the fuck are you going to do?
0:57:02 Yeah, it is complicated, but I will tell people, you know, again,
0:57:06 if you get back to the basics of monitoring your body weight consistently,
0:57:09 which is one of the I have to be careful about this,
0:57:13 because there are some people where monitoring their body weight consistently
0:57:16 ends up being like really anxiety provoking for them disorderly thing.
0:57:17 Yeah, that sort of thing.
0:57:19 So that’s, you know, I try to be sensitive to that,
0:57:22 but it is a very consistent thing in the literature that people who lose weight
0:57:26 and keep it off tend to monitor their body weight pretty regularly.
0:57:28 And it’s a self-correcting thing, right?
0:57:31 Like if you’re keeping a budget very regularly and you see, oh, man,
0:57:33 I spent, you know, five thousand dollars more this month.
0:57:36 What happens? You correct, right?
0:57:40 And so I would use that more instead of the accounting variation.
0:57:44 I would say, well, sometimes your business has unexpected expenses, right?
0:57:47 Or sometimes you have less expenses, right?
0:57:50 And so those are going to fluctuate and can be hard to anticipate, right?
0:57:55 And so what we’re looking for overall is, OK, let’s look back at, you know,
0:57:57 I think a lot of business operate in quarters, right?
0:57:58 Let’s look at this quarter.
0:58:02 OK, on average, here’s here’s our month over month, what we’re profiting, right?
0:58:06 OK, well, we can start to budget based on these sorts of things and expectations.
0:58:07 We’ll try to project out a little bit.
0:58:10 I kind of look at that with people.
0:58:12 I’m like, all right, well, how much weight did you lose on average?
0:58:15 Like over the past month, OK, how much were you eating?
0:58:19 OK, you lost six pounds over the last month.
0:58:21 You’re definitely in a calorie deficit, right?
0:58:22 It’s working. Keep going.
0:58:26 Maybe you’re eating 2,000 calories, maybe you’re eating 2,300 calories.
0:58:28 Who cares? It’s working, right?
0:58:32 Now, what happens is eventually once you plateau,
0:58:37 again, maybe eating 2,000, maybe eating 2,300, doesn’t matter.
0:58:40 Whichever it is, if you plateaued, it means you have to re-establish the deficit.
0:58:45 So you either have to reduce your calories or you have to increase your activity
0:58:48 or a combination of both, you know, those sorts of things.
0:58:52 What about one thing I heard you talk about at the very start of this conversation was
0:58:54 artificial sweeteners, specifically.
0:58:55 Yeah, let’s do that.
0:58:57 Specifically in things like Diet Coke.
0:59:00 I’ve, you know, I’ve wondered for a while whether Diet Coke is healthy or not.
0:59:04 OK, and there’s a lot of, you know, people talking about this at the moment.
0:59:06 So what’s your answer to that?
0:59:09 OK, this is going to be the most commented thing about in this entire interview, I’m sure.
0:59:16 OK, so first off, let’s just talk about weight loss and fat loss.
0:59:17 OK, and leave out the other stuff.
0:59:24 If you look at the epidemiology and the cohort studies,
0:59:29 you tend to see that people who consume more artificial sweeteners or diet soda
0:59:32 are heavier in body weight.
0:59:34 And so some people have said these things cause weight gain.
0:59:40 But the problem with that is, again, lifestyle behaviors.
0:59:45 And so one of the things they’ve shown is that people who consume more artificial sweeteners
0:59:49 actually tended to be more overweight to start with, obese to start with.
0:59:53 They didn’t cause them to become that way.
0:59:57 They’re consuming more of them because they’re trying to get to a less obese state, right?
1:00:00 So there’s a correlation there.
1:00:03 But if we look at the randomized control trials, right, where they say,
1:00:10 hey, you guys drink soda, regular soda, you guys drink diet soda.
1:00:14 There was actually one that just got published, a very, very, really rigorously controlled
1:00:19 one year study, way more weight loss in the diet soda group.
1:00:22 And I’m thinking of another randomized control trial.
1:00:27 I think it was six months where they saw like six kilograms of weight loss just from switching
1:00:30 people from regular soda to diet soda.
1:00:33 Or it might not have been soda specifically.
1:00:37 They call them sugar sweetened beverages versus non-nutritive sweetened beverages.
1:00:44 So when you replace for soda, it seems to be very effective, all things being equal.
1:00:52 And people will say, well, it activates the sweetness and you get hungrier from it.
1:00:56 Well, if that’s the case, then these studies would suggest that artificial sweeteners are
1:00:58 actually the best front burners known to man.
1:01:02 Because if people are eating more and still losing six kilograms, that’s amazing.
1:01:04 They’re not fat burners.
1:01:06 They’re replacing that sweet taste.
1:01:10 And then people will say, well, it’s not better than water, you know, water.
1:01:14 People who just drink water shoot the alligator closest to the boat, right?
1:01:19 Like, okay, hey, if you can drink water and just drink water, cool.
1:01:20 Do that, right?
1:01:24 But if somebody can lose, and I have people all the time when I do a post about this,
1:01:27 I’m going to say I lost 30, 40, 50 pounds.
1:01:30 All I did was stop drinking regular soda and drink diet soda.
1:01:32 Literally the only change they made in their life.
1:01:41 Now, when they compare it versus water, they either see the same results
1:01:45 or the diet soda group gets a little bit better results.
1:01:49 And yeah, now it’s not because of any kind of fat burning effect.
1:01:56 What is likely is when somebody switches from regular sugar sweetened beverage to water,
1:02:01 they may try to fill that gap of that sweet taste somewhere else.
1:02:07 Whereas if they’re just consuming the artificially sweetener, non-nutritive sweetened,
1:02:12 we can’t say artificial because like a stevia is actually, you know, natural, so to say.
1:02:14 So they call it non-nutritive sweeteners.
1:02:18 But if they’re consuming the non-nutritive sweeteners,
1:02:20 they’re filling that gap.
1:02:21 It’s compensation again.
1:02:21 Compensating.
1:02:22 Right.
1:02:24 So now, again, there’s nothing magic about them.
1:02:26 People are just eating less, right?
1:02:30 And if you can do that with water, you don’t have to consume diet soda.
1:02:32 I, you know, I would say drink water.
1:02:35 But if you’re somebody where, man, you know,
1:02:37 you really have a hard time quitting regular soda.
1:02:39 Heck yeah, drinking diet soda is a lot better.
1:02:43 And people will go, well, what about insulin?
1:02:44 They raise insulin.
1:02:47 That is actually one of the biggest myths out there.
1:02:49 There are multiple, not just studies,
1:02:52 but now I’m pretty sure there’s a meta-analysis as well
1:02:58 that shows that these artificial sweeteners do not raise insulin.
1:03:02 There is one study I’m thinking specifically about sucralose.
1:03:05 There’s one study, and everybody always hangs their hats on this,
1:03:11 and I love to break it down, where sucralose did not increase insulin,
1:03:16 but they did a sucralose group, a carbohydrate-only group,
1:03:18 and a carbohydrate-plus-sucralose group.
1:03:21 And the results were the carbohydrate-plus-sucralose group
1:03:24 secreted more insulin than the carbohydrate-only group,
1:03:26 even though they ate the same amount of carbs.
1:03:29 And so people go, well, I’ll see, maybe it’s not bad,
1:03:32 but if you’re, you know, drinking it with carbohydrates, it’s bad.
1:03:35 And this is where reading the full text
1:03:38 and really going deep on a study is very important.
1:03:44 So the carbohydrate-only group was sucrose,
1:03:48 which is 50% glucose, 50% fructose.
1:03:52 The carbohydrate-plus-sucralose group was maltodextrin.
1:03:56 Maltodextrin, if you look at, are you familiar with glycemic index?
1:03:57 Loosely.
1:04:01 Yeah, so glycemic index basically looks at, like, you know,
1:04:03 how quickly glucose appears in your system,
1:04:06 and usually you can kind of correlate the insulin response to that.
1:04:13 Maltodextrin has a significantly higher glycemic index
1:04:16 and causes a greater insulin response than sucrose.
1:04:20 Because it is a, it actually causes a greater
1:04:23 insulin response than even glucose itself,
1:04:26 because it’s kind of getting into the biochemistry,
1:04:27 but because it’s like this polymer,
1:04:31 it is actually a little bit more rapidly digested
1:04:32 and absorbed into the circulation.
1:04:37 So it was actually an inappropriate control group
1:04:39 to try to assess that.
1:04:41 Because if you look at the difference in insulin response,
1:04:43 it’s about what you’d expect
1:04:46 if you just look at maltodextrin versus sucrose.
1:04:51 So based on the research, there’s no evidence it affects glycemia
1:04:52 or increases insulin.
1:04:53 And in fact, in these studies where they,
1:04:55 you know, these randomized control trials,
1:04:58 where they look at, you know, weight loss,
1:05:03 you see improvements in insulin sensitivity, HBA1C,
1:05:05 you know, because people were losing weight,
1:05:07 not because of anything magic with these sweeteners.
1:05:08 Is sugar addictive?
1:05:11 This one’s going to get me in trouble too.
1:05:15 I want to come back to the official sweeteners,
1:05:16 but I’ll answer that.
1:05:19 Sugar by itself does not appear to be addictive.
1:05:26 There are certain foods that appear to create
1:05:28 what’s called a food dependence.
1:05:30 There’s subtle differences between that and addiction.
1:05:35 But I mean, kind of the anecdote is nobody’s like
1:05:39 just grabbing the bag of sucrose and just, you know, eating that.
1:05:41 And if you think about the foods that really are
1:05:47 like very hard to stop eating, they’re usually not just high in sugar.
1:05:53 They’re usually, it’s a combination of sugar, fat, salt, and texture.
1:05:56 Okay, texture matters as well and mouth feel.
1:05:59 People will say, well, sugar is addictive.
1:06:01 Look at cakes, cookies, ice cream.
1:06:06 There’s more calories from fat in those
1:06:07 than there are sugar in a lot of cases.
1:06:11 So couldn’t you by that logic just argue that fat is also addictive?
1:06:20 So sugar, straight sugar doesn’t appear to be addictive per se.
1:06:24 Now, it’s not very satiating, right?
1:06:27 And it’s utterly devoid of any other kind of nutrient.
1:06:29 So I’m not saying it’s a good idea to eat a lot of sugar.
1:06:35 But it doesn’t appear to have addictive qualities in isolation.
1:06:39 But there are certain foods, cakes, cookies, these sorts of foods,
1:06:46 hyper palatable, very great mouth feel, potato chips, french fries.
1:06:51 These sorts of foods may have like semi addictive type properties.
1:06:54 But just sugar itself doesn’t appear to.
1:06:57 And there’s a study that kind of backs that up.
1:07:02 Basically, I think the title was like no evidence for sugar addiction in humans.
1:07:05 So people will say, well, when I eat that piece of chocolate
1:07:10 or that sugary thing, I end up just eating more and more and more and more and more.
1:07:12 And then the next day, I feel like I need sugar more.
1:07:14 And I’ve got my own sort of anecdotal experience of,
1:07:18 I almost call it like a sugar cycle where there might be a week,
1:07:23 once every four months or six months where I have some sugar.
1:07:24 And then the next day, I want more sugar.
1:07:25 And then the next day, I want more sugar.
1:07:26 And then the next day.
1:07:28 And then when I break that sugar cycle,
1:07:30 and if I don’t eat sugar for like five days,
1:07:32 it kind of feels like the craving’s gone away.
1:07:35 You must hear that from people.
1:07:36 Yeah, I mean,
1:07:39 like right now I have no urge to have sugar for some reason.
1:07:40 Yeah.
1:07:43 It’s so hard to disentangle that from just psychology in general.
1:07:43 Right.
1:07:47 And just like, that could be a self fulfilling thing where it’s like,
1:07:50 you know, people have been told sugar is addictive
1:07:52 or they’ve heard sugar is addictive.
1:07:55 And so they eat that mood.
1:07:59 But also like, again, the chocolate, usually also high in fat, right?
1:08:00 Like the mouth feels really good.
1:08:04 So I’m not saying like that stuff is easy to overeat on
1:08:06 and people can have a hard time stopping,
1:08:11 but it doesn’t appear that sugar like independently is addictive.
1:08:16 But it can be part of foods that may have addictive like properties.
1:08:18 Artificial sweeteners, you said you wanted to close off that.
1:08:18 Yeah.
1:08:23 So now let’s talk, so we, very clearly the research studies show
1:08:23 the ones that are controlled.
1:08:28 Well, it does help with weight loss in a lot of these studies.
1:08:33 What about cancer, heart disease and the gut microbiome?
1:08:35 Because that’s a lot of the questions are out there.
1:08:40 So with cancer, a lot of people think, oh, there’s so many studies
1:08:41 showing a causes cancer.
1:08:43 Well, first of all, again, we’re talking about epidemiology.
1:08:45 We’re talking about cohort studies.
1:08:46 So there’s a lot of confounding variables.
1:08:51 But actually, so we’re talking about consensus earlier.
1:08:54 It’s kind of a, I’m on the scientific advisory board
1:08:57 and it’s like PubMed plus chat GPT.
1:09:01 So you can ask it a question and it will immediately like crawl
1:09:04 all the research literature and give you a consensus
1:09:06 of what the research says, right?
1:09:08 And so I did this and you can synthesize it too,
1:09:11 where it’ll show you what percentage of studies say yes, no,
1:09:13 and then possibly, right?
1:09:18 So I think I put in, do artificial sweeteners cause cancer?
1:09:20 Do you know 80% of the studies say no,
1:09:23 but you don’t hear about those and why is that?
1:09:28 Because it’s much more newsworthy to put out negative news
1:09:32 because if you hear a study, this thing doesn’t cause cancer,
1:09:33 ho hum, right?
1:09:36 But what gets shared a lot?
1:09:38 Oh man, Aunt Deborah, she drinks Diet Coke.
1:09:40 Deb, have you seen this?
1:09:43 You know, it’s much more shareable.
1:09:45 So that negative news tends to get published more, right?
1:09:52 And if you look at the human studies, some of the more well done ones,
1:09:55 like I’m thinking of the Neutro-Santi cohort out of France,
1:09:57 the conclusion was, oh, it increased the risk of cancer.
1:10:01 And I looked in it, I think it was aspartame specifically.
1:10:08 If something’s carcinogenic, typically what we see is a dose response, right?
1:10:11 So if you smoke more, you have a higher risk of lung cancer.
1:10:21 Did you know that, yes, so they compared no or low amount of aspartame users
1:10:26 to low moderate and then high moderate?
1:10:28 I want to say it was three different groups.
1:10:31 So I could be butchering this a little bit, but think low, medium, high, right?
1:10:35 The medium group had a higher risk of cancer.
1:10:37 The high group did.
1:10:42 It actually like not compared to the low group.
1:10:46 It was not statistically different, but it dropped from the moderate group.
1:10:51 So to me, again, we’re talking about an odds ratio of like 1.15,
1:10:54 meaning a 15% relative risk increase.
1:10:56 Let me put that in perspective.
1:10:58 15% sounds scary when it comes to cancer,
1:11:04 but relative risk means if your absolute risk of developing cancer
1:11:07 in say the next 10 years is 10%.
1:11:11 A relative risk increase of 15% says it goes up to 11.5.
1:11:14 It doesn’t mean it goes from 10 to 25, right?
1:11:17 So it’s important to understand the difference.
1:11:20 But again, if it’s really carcinogenic,
1:11:23 we should expect to see kind of a dose response, right?
1:11:24 We don’t see that.
1:11:29 So to me, that’s especially with all the studies that don’t find an association,
1:11:35 that’s more likely to be some kind of data artifact with who knows,
1:11:38 confounding variables, healthy user bias, what have you.
1:11:38 What about the gut then?
1:11:46 So now there are studies showing that some sweeteners do change the gut microflora,
1:11:47 the composition of it.
1:11:52 Sucralose appears to, aspartame not so much.
1:11:57 I think saccharin also showed a change to the gut microbiome.
1:12:01 Now, here’s what’s interesting.
1:12:08 It’s hard to know if that is a good, bad, or neutral change in terms of overall health,
1:12:13 because I was looking through one of the studies on sucralose,
1:12:19 and they were talking about that a couple of species are genuses of bacteria that increased.
1:12:25 And one of them that increased was actually associated with people who are leaner,
1:12:27 have less obesity and better insulin sensitivity.
1:12:31 And also a species that produced more butyrate.
1:12:34 And butyrate actually is associated with a whole host.
1:12:37 This is a short chain fatty acid produced by the gut microbiome.
1:12:42 Butyrate is associated with a whole host of positive health benefits.
1:12:48 So I will say it’s worth monitoring, because some of these do appear to change the breakdown
1:12:49 of the gut microbiota.
1:12:54 But there’s probably, you could argue just as much that there’s a positive effect
1:12:56 as you could a negative effect.
1:13:00 So what I’ll say is, again, if we look back at the, again,
1:13:04 shoot the alligator closest to the boat, and there are no solutions, only trade-offs.
1:13:10 If somebody switches to diet soda, even if it’s not the very best thing they could do,
1:13:12 maybe water is the very best thing they could do.
1:13:19 But if they lose 20 pounds and their HBA1C drops and their insulin sensitivity gets
1:13:23 better and the metabolic health gets better, it’s probably a worthwhile trade-off.
1:13:28 Are there any supplements that you would recommend everybody to take?
1:13:34 So I always say I have like tiers of supplements, right?
1:13:42 My first tier, thousands of research studies very clearly has benefits.
1:13:48 Created in monohydrate, which we’ve known about the performance benefits for years.
1:13:54 We’ve known about the strength benefits, the body composition benefits.
1:13:55 You take it every day?
1:13:55 Yes, I do.
1:13:59 Now it’s coming out that there’s cognitive benefits.
1:14:03 And I want to say, man, I hope I don’t get this wrong.
1:14:07 So I will fact check this and make sure you ask me for the study.
1:14:13 I’m pretty sure they did a study that showed that creatin actually decreased depressive symptoms.
1:14:14 Interesting.
1:14:21 So what I will say is, if there was one I would recommend for everybody,
1:14:27 it would probably be creatin monohydrate because it’s cheap, effective, and I mean,
1:14:29 people say, wow, we don’t know what the long-term effects are.
1:14:30 It’s been around for like 40 years.
1:14:34 If there was long-term effects, we’d have seen it by now.
1:14:39 And just to quick aside, creatin monohydrate, don’t waste your money on anything else.
1:14:43 People try to reinvent the wheel with creatin because monohydrate, it’s…
1:14:46 You know, remember when big screen, flat screen TVs came out?
1:14:49 I’m showing my age here.
1:14:50 No, I remember.
1:14:52 But I remember it was like $1,000 for a 40-inch screen TV
1:14:54 and now you can get one for a stick of bubblegum.
1:14:55 You know what I mean?
1:14:58 It’s because everybody makes them.
1:15:00 They’re so ubiquitous, it drove the cost down, right?
1:15:04 Everybody sells creatin monohydrate, it drives the cost down.
1:15:08 So companies come up with new forms of creatin and make these claims around them
1:15:13 to try to get you to spend more money on creatin monohydrate, saturates the muscle cell,
1:15:15 100%, you don’t need to do anything else.
1:15:16 What’s going on there?
1:15:17 So a couple of things.
1:15:23 We don’t fully understand all the mechanisms, but we know that when creatin gets in the system
1:15:28 and gets into the cell, it bonds with the phosphate, which produces creatin phosphate.
1:15:30 That is a high-energy phosphate donor.
1:15:36 So when you’re exercising, basically you are using what’s called adenosine triphosphate,
1:15:40 which is ATP, which is the purest form of energy in your body.
1:15:45 So this, what we call hydrolysis of ATP is used to power a lot of reactions in your body.
1:15:55 And so ATP triphosphate, three phosphates, to power these reactions, it gets cleaved to ADP,
1:16:01 adenosine diphosphate, plus an inorganic phosphate, right?
1:16:06 Creatinine can donate its phosphate to ADP, reform ATP.
1:16:11 So what we see is, especially during anaerobic exercise,
1:16:16 better performance of creatin, because it’s a high-energy phosphate donor can help replenish that.
1:16:21 And then it also pulls water into the cell.
1:16:25 And we think that that’s part of the body composition benefits of it.
1:16:31 Because a hydrated muscle cell, I mean, muscle cells are 70% water.
1:16:32 But they’re mostly water.
1:16:33 And people say, well, it’s just water.
1:16:35 Okay, but that’s lean tissue.
1:16:39 And there’s actually some, I believe there’s some evidence that actually hydrating the muscle
1:16:44 basically actually increases the, improves the contractile properties of the muscle.
1:16:46 So that could explain part of the strength benefits.
1:16:51 And of course, again, it’s going to show up as lean mass, right?
1:16:53 Now, it’s not a huge effect.
1:16:57 We’re talking a couple pounds for most people, something like that.
1:16:57 I’ll take it.
1:17:02 But for a relatively cheap, effective supplement, yeah, take it, right?
1:17:03 What are the supplements then?
1:17:05 Is there anything else in the tier one?
1:17:09 Yeah, I mean, for people who can tolerate whey protein,
1:17:18 I mean, you know, it’s not magic, but it’s a cheap, usually quite tasty way to get in high
1:17:19 quality protein.
1:17:23 And, you know, if you get it from Whole Food, great, but a lot of people struggle to get in,
1:17:26 you know, the amount of protein they’d like to get in from Whole Food.
1:17:31 And so whey protein, again, very high quality, usually easily digestible.
1:17:33 The caveat is whey protein concentrate.
1:17:36 A lot of people can’t tolerate it because there’s lactose in there.
1:17:42 So if you have a lactose intolerance, whey isolate, which is usually micro filtered,
1:17:46 gets out the vast majority, if not all the lactose.
1:17:48 And so most people can tolerate that.
1:17:52 But there are a certain percentage of people who also have a sensitivity to the lactal
1:17:55 humans in whey, the proteins in whey.
1:18:00 So in that case, there’s what’s called whey hydrolyzate, which is pre-digested whey.
1:18:03 And almost all people can tolerate that.
1:18:07 But if you don’t have any digestive issues within a concentrate or an isolate, it’s totally fine.
1:18:09 What else in that tier one?
1:18:11 And then I would say caffeine.
1:18:16 Caffeine is one of the, it is the original cognitive enhancer.
1:18:21 If we look at cognitive tests, we see consistently people perform better.
1:18:25 And if you look at performance, people consistently perform better, right?
1:18:29 Before 12, a lot of people talk to me about the half life of caffeine impacting sleep.
1:18:34 Yeah. So that, I mean, that’s the, you know, there’s even some evidence that, you know,
1:18:40 even if you have like a good dose of caffeine in the morning, that it may still affect your
1:18:44 sleep later. So again, no solutions, only trade-offs, right?
1:18:53 I would say overall, if you are an athlete or somebody who, you know, relies heavily on your
1:19:00 brain power to, you know, do whatever it is you do, caffeine, probably a useful supplement.
1:19:06 As you said, you know, if you’re going to take it, try to get in, you know,
1:19:10 nine hours before you’re going to sleep to cease your caffeine intake.
1:19:15 Because by that time, you know, the majority of it is out of your system, right?
1:19:18 What are the big misconceptions about intermittent fasting?
1:19:21 It seems to be a really great tool for a lot of people
1:19:28 to be able to control their calorie intake in studies where they don’t prescribe calories.
1:19:32 So they don’t match calories. They just tell people either intermittent fast or,
1:19:37 you know, follow a diet. People in the intermittent fasting groups tend to lose
1:19:39 more weight and have better improvements in their blood markers.
1:19:43 But it’s not because of anything magic about intermittent fasting.
1:19:46 It’s because it’s placing them in the calorie deficit.
1:19:47 Did they see that in the studies?
1:19:52 Yeah. So when they do like randomized control trials where they’re actually controlling
1:19:57 calories, like one great extreme version of that would be there was a study on alternate
1:20:03 day fasting, right? So people would do one day fast, complete fast the next day,
1:20:10 eat 150 percent of their maintenance calories. Whereas the group that was just doing continuous
1:20:14 was doing 75 percent of their maintenance calories the entire time.
1:20:18 Both groups lost pretty much the same amount of weight.
1:20:23 Actually, the continuous group retained a little bit more lean mass and lost a little
1:20:28 bit more fat mass. But, you know, that’s a pretty extreme form of fasting.
1:20:33 If you look at the more traditional like 16, 8 or those sorts of intermittent fasting,
1:20:39 you see pretty much the same retention of lean mass compared to just continuous kind of eating
1:20:44 programs. The myths that really get tossed around are a lot of them around longevity.
1:20:50 And people saying, well, because whenever I talk about this, people will say,
1:20:56 “Well, I don’t fast for weight loss. I fast for health. I fast for longevity and autophagy.”
1:21:05 So what I’ll tell you is there’s actually more evidence that calorie restriction increases
1:21:10 autophagy than intermittent fasting. But intermittent fasting or fasting does increase
1:21:17 autophagy. So let’s talk about what this is. So autophagy is a type of basically
1:21:21 lysosomal protein breakdown. So there’s a few different ways that the body breaks down like
1:21:28 old misfolded proteins or just things that need to be turned over. One of them is through this kind
1:21:35 of lysosomal protein degradation, which the lysosome is an organelle in the cell that can kind of
1:21:40 engulf these old proteins and break them down. And then you get the amino acids from those proteins
1:21:45 that can then be recycled to make new proteins, right? Calorie restriction increases autophagy.
1:21:51 Exercise increases autophagy. Fasting can increase autophagy too. But you’ll hear people say, well,
1:21:54 you got to fast for X period of time because it’s when autophagy turns on.
1:21:57 Like three days or something. 72 hours or something.
1:22:04 Not true. So this is autophagy protein breakdown is always occurring regardless.
1:22:10 It’s the relative rate that changes, right? But there’s no evidence that fasting increases
1:22:16 autophagy more than eating the same amount of calories just spread out over time.
1:22:22 Now, let me give you an example, right? Let’s say somebody fasts for 20 hours out of the day
1:22:28 and they eat for four hours, right? And again, the example I’m using is because some people
1:22:33 say, well, I don’t do it for weight loss. I do it for just health benefits. So let’s say
1:22:37 over that day, they’re eating their maintenance level of calories. They’re just eating in a four
1:22:44 hour period, right? Whereas let’s say X person just eats three, four meals and same amount of
1:22:49 calories. During the fasting period, sure, your autophagy is going to, your rates going to go up.
1:22:54 But then during that four hours, when you’re eating, you’re having to eat a lot more food
1:22:58 during that four hours, that’s what’s going to happen. It’s going to go way down. So while
1:23:07 the, your rate of autophagy may be lower eating continuously throughout the day compared to the
1:23:14 time when people are fasting, when those people, when the faster start eating in that window,
1:23:19 whatever it is, since they have to eat more during that time, autophagy drops, whereas
1:23:23 the people eating continuously, their autophagy is now a higher rate.
1:23:28 What if you’re going through some kind of disease or some kind of inflammation or whatever?
1:23:33 Is there a use for intermittent longer term fasting in that context? So say if I was,
1:23:36 I don’t know, if I had some inflammation or there was something wrong with me,
1:23:40 is there ever a use case for sort of 72 hour fasts that will
1:23:46 hold me, I guess, in a greater depth of autophagy?
1:23:49 This is difficult because there’s not really direct research looking at this.
1:23:56 So I, what I will say will be speculation and I’m comfortable speculating on it.
1:24:02 Again, let’s just break it down to equating weekly calories, right? Because
1:24:09 if we’re comparing apples to apples, right, we have the, we know caloric restriction will increase
1:24:14 autophagy. So if intermittent fasting places somebody in the calorie deficit overall,
1:24:20 that’s like what we call a confounding variable, right? So if we assume over the course of a week,
1:24:24 two people assume genetically identical, right, eating the same amount of calories,
1:24:28 but somebody is eating them in four days, whereas the other person’s just spreading them
1:24:32 across seven, but the person eating them in four days is fasting for three days,
1:24:39 well, their rate of autophagy and fat oxidation is going to be much higher during those three days,
1:24:44 right? But then when they’ve got to fit all the calories they normally would in,
1:24:48 over those four days, now it’s going to be much lower and the people eating continuously are
1:24:54 going to have a higher rate of autophagy and fat oxidation. Body’s smart. It strives for homeostasis.
1:24:58 Now, I’ll have some people say devil’s advocate argument is, well, what if you’re not compensating
1:25:02 for the calories during those four days? Well, then now you’re in a calorie deficit
1:25:07 and you can’t disentangle the effects from the calorie deficit, right? So in what I’ll say is in
1:25:11 the tightly controlled randomized control trials that we have where they equate calories between
1:25:18 intermittent fasting groups versus not fasting groups, we don’t see differences in weight loss
1:25:25 and we don’t really see much difference in biomarkers of health, HBA1c, markers of insulin
1:25:30 sensitivity. You have some studies where you’ll see a little bit lower fasting blood glucose with
1:25:35 intermittent fasting when they test it, but I think this is an artifact of the way they test it.
1:25:38 Is it okay if I get kind of deep into the weeds on this one? Go ahead.
1:25:43 So one of the problems is if you’re going to compare apples to apples, if you fast for longer,
1:25:48 your fasting blood glucose will be a little bit lower. If somebody is eating continuously, for
1:25:55 example, and then they’re fasting for say 12 hours before the test, but the person in the
1:25:59 fasting group has fasted for now 16 hours because they were in a defined eating window,
1:26:05 their blood glucose test out maybe a little bit lower, right? And so you see this in some of the
1:26:09 studies, not all, but some of them. But then you look at the longer term markers of insulin
1:26:16 sensitivity like at HBA1c and you don’t typically see differences when they’re equating calories.
1:26:24 And so again, people will hear what I’m saying and it’s always like the filter, right? What I’m
1:26:29 actually saying and what they hear is, “Lane said intermittent fasting sucks and it’s worthless.”
1:26:33 No, if it is something that you can be consistent with and it helps you control your intake,
1:26:38 it is a fabulous way for a lot of people to control their calorie intake and lose weight.
1:26:42 Here’s a question for you. Hit me.
1:26:45 I think I know the answer, but it turns out a lot of people don’t know the answer because
1:26:51 I was doing some research ahead of time about the types of things people struggle with, are
1:26:54 interested in, and I actually did some research into what people are googling the most. And it’s
1:26:58 interesting that people are googling the most when it comes to weight loss. Can you guess what it is?
1:27:05 Kidogenic diet? Well, even more than that is how to lose belly fat.
1:27:08 Oh, interesting. And it’s not so that people are really,
1:27:15 really obsessed with losing this fat right here. And I think there’s some exercises out there and
1:27:20 some diets that purport to be able to help you lose just targeted fat in this region.
1:27:28 What do you say to that? The answer is you may be able to spot reduce, but
1:27:35 I think practically it’s kind of irrelevant, and I’ll explain why. So first of all, the question is,
1:27:43 is that visceral or liver fat, or is that just where you tend to store subcutaneous fat? And
1:27:47 that’s hard to know unless somebody’s done like an MRI and that sort of thing. Because some people
1:27:52 just store their subcutaneous fat in different areas, right? Some people tend to have it more in
1:27:56 their legs, like women in particular, if they store it, they tend to store more in their legs,
1:28:00 whereas men tend to store it more here. What’s the difference between subcutaneous and visceral?
1:28:09 So visceral is the viscera around the organs. Visceral fat and liver fat or gram for gram,
1:28:14 far more metabolically unhealthy than subcutaneous fat. So that’s the point of differentiation.
1:28:19 But the stuff that causes you to lose subcutaneous fat, which is the fat under the skin,
1:28:26 is the same stuff that typically helps you lose liver fat or visceral fat. So one of the things
1:28:30 I tell people, if we’re talking about trying to lose body fat or trying to get any big health
1:28:36 outcome, let’s pick up, if we’re going to try and pick up as much in weight of boulders as we can,
1:28:41 you’re going to focus on the big rocks first, right? And then if you’ve got the big rocks,
1:28:45 you can worry about picking up some pebbles. But don’t drop the big rocks to pick up the pebbles.
1:28:52 And I think a lot of people end up doing that. So before you go into some very specific protocol
1:29:01 on trying to lose belly fat, go back, zoom out. Can I sustain this long term? Because if you can’t
1:29:06 sustain it long term, it’s not really going to matter. You’re better off finding something that
1:29:14 you can sustainably do, consistently execute long term, because if you lose enough overall body fat,
1:29:21 eventually you will lose the belly fat. And I mean, part of it is just our genetics and how we store.
1:29:25 It seems really stubborn though. It seems like for me, it feels like it’s the last thing to go.
1:29:31 I will say they’ve shown that exercise specifically can help target liver and visceral fat
1:29:37 to even without a calorie deficit. So even if people maintain their body weight, they tend to
1:29:42 lose liver and visceral fat just through exercise. So let’s talk about exercise and weight loss.
1:29:48 So hot topic, hot topic, very hot topic. I would love an answer here on, you know,
1:29:52 one school of thought is that exercise isn’t particularly useful for weight loss, because
1:29:58 if I go out for a run, I then come home and I just eat more. And this is kind of a multifaceted
1:30:05 issue in the sense that there’s a biochemical components to that hypothesis. I mean, my brain
1:30:09 produces more of the hunger hormone, so I get more hungry. But then there’s also a psychological
1:30:14 part to that hypothesis where people say it’s actually because I went for a run,
1:30:19 so I think I deserve more food. So then I eat more cake because I feel good about myself.
1:30:27 So this is where the way the study is conducted really matters. So let’s take it mechanistically
1:30:33 first. If we look at tightly controlled studies where they have people exercise and they’re having
1:30:37 them, you know, eat the same amount of calories as people don’t, exercise absolutely helps with
1:30:46 weight loss. Absolutely. The hunger side is a little more complex. So first off, there’s a
1:30:54 compensation of exercise where Hermann Ponser did this research, basically showing that if you
1:31:02 burn 100 calories from activity, you don’t net 100 calories of loss. Your body actually compensates by
1:31:08 your BMR reducing a little bit or you become maybe a little bit less spontaneously active,
1:31:16 right? So there’s a partial compensation, but on average, again, everybody’s different,
1:31:21 but on average, it’s about 28 calories per 100 calories. So if you do 100 calories of activity,
1:31:26 you’re still netting 72. It’s just not as much as you thought you were going to get, right?
1:31:31 So there’s that aspect to it that exercise doesn’t cause the amount of weight loss that you might
1:31:38 predict based on how much you do, right? But it still contributes to energy expenditure.
1:31:45 The more interesting thing is what you touched on, which is intake, which is actually counterintuitive
1:31:50 to what you think. On average, in the studies, yes, people tend to eat a little bit more,
1:31:58 but the compensation is not nearly complete, okay? So peep exercise on the net actually has
1:32:02 an anorectic effect. Now, I’m not saying for every person, there are some people who,
1:32:08 whether it’s psychological or it actually is physiological, they exercise more and they do
1:32:14 feel more hunger, right? But on average, in the studies, exercise either has a neutral or positive
1:32:19 effect on appetite. And there actually is one classic study from the 1950s, I reference it in
1:32:26 the book, where they looked at Bengali workers and they didn’t have an intervention, but they just
1:32:33 looked at sedentary, lightly active, moderately active, very heavily active, right? So think
1:32:40 heavy construction labor workers. And from lightly active to heavily active, they almost
1:32:45 perfectly compensated their energy intake, right? By eating more food. By eating more to match the
1:32:52 activity, right? Just intuitively, the sedentary people ate more than the lightly active. And
1:32:57 if I recall correctly, about the same, maybe a little bit more than the moderately active folks.
1:33:04 Being sedentary actually dysregulates your appetite. When you are active, it actually
1:33:11 sensitizes you to your body’s own satiety signals. They work better. So I actually think
1:33:17 the main benefit of exercise for weight loss isn’t because you burn so many calories. It’s one,
1:33:22 because exercise helps with lean mass retention, which we know that the more lean mass you have,
1:33:27 higher energy expenditure, and it also helps prevent weight regain. So that’s one aspect.
1:33:32 But the actual amount of calories you expend in exercise, I mean, if you look at the actual
1:33:36 research literature, it’s not that much. I mean, you go to the gym for two hours, you might burn
1:33:43 500 calories, something like that. Half my salad. Right, right. You eat a donut, boom, gone, right?
1:33:50 But people tend to have better appetite regulation when they exercise, when they’re active.
1:33:56 And there’s multiple components to it. Like I said, better sensitivity to satiety signals,
1:34:01 but then the psychological aspect of goes the other way. There are some people who will say,
1:34:05 “Well, I’m exercising. I’m going to eat this.” But other people exercise and they actually,
1:34:08 all their habits start to get better. I’m one of those people as well.
1:34:11 Right, right. I always say, if I want to fix my diet, I need to go to the gym.
1:34:15 Right. I always say that because when I said it to, I think some of my friends in my team
1:34:19 of the day, if I’m going to go and work out for an hour, and I’m going to go do a HIIT workout
1:34:24 for an hour, for example, it’s so painful that the last thing I want to do is throw it all away
1:34:30 with like a fucking Krispy Kreme. So I sudden, my diet then falls in place suddenly. And that’s
1:34:35 always, whenever I go through a moment in my life where I’m like, “Steve, you’ve lost control of your
1:34:41 diet here, it’s how can I get myself to the gym?” As the catalyst to get my diet in order.
1:34:47 And so that’s the problem with a lot of, not the problem, but just the limitation of a lot of
1:34:53 studies, which is, especially like epidemiology. When I say epidemiology, it’s like, this group
1:34:59 does this, this group does this, and we’re looking at what other things happen. Well,
1:35:08 people don’t do things in isolation. So you’ll hear a study like, I’m thinking of something,
1:35:20 oh, people who eat more protein have higher rates of this. Okay, well, if we look at where most
1:35:25 people get their protein sources in the Western world, it’s highly processed, energy dense foods,
1:35:32 protein tends to just be a proxy for overall more calories. And so, is it the protein or is it all
1:35:42 the calories they’re taking in, right? And again, people, their lifestyles and habits tend to go
1:35:50 together, right? Like, you hear X group was more prone to heart disease, but then they also tend
1:35:56 to smoke more, drink more alcohol. It is very difficult to disconnect those habits and those
1:36:02 lifestyle habits, right? They call it healthy user bias in studies. It’s one of the things we
1:36:06 have difficulty with. And that’s why, you know, again, human randomized control trials are kind
1:36:12 of our gold standard, because I think this is important to touch on the word randomized, okay?
1:36:18 So if we’re talking about epidemiology or cohort studies, so cohort is a little bit better than
1:36:21 your standard epidemiology because they’re taking groups of people and they’re following
1:36:27 them for years. So each person is kind of their own control, right? But still,
1:36:33 people who are more healthy tend to do more overall healthy things. People who are more
1:36:37 unhealthy tend to do more, it’s hard to disconnect those two. But when you do a study and you say,
1:36:41 okay, you know, one group is going to do a low carb diet, one group is going to do a low fat diet,
1:36:47 and we’re going to randomize them, right? Why is that important? Well, what if we let people
1:36:53 self-select, okay? Well, if they just say, go whichever group you want. Well, and I’m just
1:36:58 speculating, right? But for example, low carb diets, very hot right now. A lot of people may have a
1:37:03 very strong clickivity to go to that group thinking it’s healthier, having a more positive viewpoint
1:37:09 of it, and they may clean up a lot more other aspects of their life. But if we randomize,
1:37:16 what we can assume through that randomization process is that any inherent characteristics of
1:37:21 the subjects are going to be equally distributed amongst the groups. And that is why that’s so
1:37:27 important. And I remember I was listening to a breakdown on a podcast one time and
1:37:32 they were discussing a study that was looking at intermittent fasting versus continuous energy
1:37:37 restriction, so just normal dieting. And basically, the crux of the study was they found no real
1:37:42 difference in weight loss. And the person on there was a very pro-intermittent fasting person. They
1:37:47 said, well, maybe the one group was eating a bunch of junk food or whatever, and I’m thinking,
1:37:54 this person doesn’t understand randomization, right? That would be a very odd thing to just,
1:38:00 it actually would lead you to the conclusion that intermittent fasting might cause you to
1:38:05 seek out junk food, right? So again, randomization is not perfect, but the reason it’s so important
1:38:13 is because it helps us get rid of that healthy user bias. And I think, again, if people,
1:38:19 but the downside to randomized control trials is you can only run them for so long because
1:38:24 they’re controlled. Is your view on keto the same as you’ve kind of said about all diets,
1:38:28 or does keto stand in a bucket of its own? And I asked this in part because a lot of doctors
1:38:33 kind of prescribe keto as a diet for certain people that have epilepsy and certain types of
1:38:38 inflammation and brain related issues. Okay, so epilepsy is a specific case. Essentially,
1:38:47 for epilepsy, ketogenic diet is actually a very effective treatment. It provides a usable
1:38:53 substrate, ketones for the brain, and they see it decrease the incidence of epilepsy. In fact,
1:38:58 my friend that I’ve referenced, Dom D’Agostino, he actually started studying the ketogenic diet as
1:39:05 for deep water Navy SEAL divers because a lot of those divers at depth get seizures, and they found
1:39:11 that doing the ketogenic diet helped reduce those seizures. Now, unfortunately, people have taken
1:39:16 that to say, well, any brain problem, just give them the keto diet, there’s way less evidence to
1:39:21 support it for other brain problems. But let’s talk about, there’s a lot of claims around the
1:39:27 keto diet, low carb diets. It seems to function for fat loss, the same way as other diets,
1:39:34 through a calorie deficit. There have been several really well done randomized controlled trials,
1:39:40 as well as a couple of meta-analyses now. If they compare diets that are equal in calories and protein,
1:39:48 but vary the carbohydrate and fat amount anywhere from low fat, high carb to low carb, high fat,
1:39:56 no real differences in weight loss or fat loss. In fact, it actually, the meta-analysis showed
1:40:01 it slightly favored low fat diets, but it was a really non-clinically significant amount.
1:40:06 But how can that be? Because one of the things people say, well, when you do a keto diet,
1:40:14 you burn way more fat. I think if there’s one sound bite that might make it, this might be it.
1:40:21 So yes, you do burn more fat on a ketogenic diet. Why? Well, when you do a ketogenic diet,
1:40:26 you’re eating higher fat, lower carb. So you’re eating more fat, you have more fat substrate to
1:40:33 burn, but also you’re keeping insulin low. And so you burn more fat because insulin reduces
1:40:40 your rate of fat oxidation and reduces lipolysis. So people take that and they go, well, it’s better,
1:40:44 right? So here’s what we’re getting into. We were talking earlier about mechanisms versus outcomes.
1:40:49 Right? But when we look at these studies where they actually measure the outcome of fat loss,
1:40:57 they don’t see differences between low carb and low fat. How? If they’re burning this much more fat.
1:41:05 Fat loss and fat burning or fat oxidation are not the same thing. Fat oxidation is part of fat
1:41:14 loss, but it’s only one side of the coin. So what you lose or gain fat is fat balance.
1:41:20 You are always storing and burning fat simultaneously. Okay? On a low carb,
1:41:26 high fat diet, you are burning a lot of fat, but you’re also storing a lot of fat.
1:41:35 And here’s why. Carbohydrate really isn’t stored as body fat. Your body almost exclusively has to
1:41:42 burn it when you take it in. They did a metabolic tracer study where they basically labeled carbohydrates
1:41:47 in fats. You can label them with a stable isotope and you look at where the label winds up, right?
1:41:56 Less than 2% of the fat stored in adipose in a mixed diet originated as carbohydrate.
1:42:05 What’s adipose? Fat cells. Over 98% came from dietary fat. So here’s the rub.
1:42:14 If you are doing a low fat, high carb diet, you’re not burning much fat, but you’re not
1:42:21 storing much fat either. If you’re doing a low carb, high fat diet, you’re burning a lot of fat,
1:42:26 but you’re also storing a lot of fat. So what actually matters in terms of fat balance is
1:42:32 energy balance. Are you eating more calories than you’re burning? That is what will end up
1:42:38 dictating that. And that’s why we just don’t see differences in actual loss of body fat between
1:42:43 those groups. So this is where we got into, earlier before we started the cameras, a lot of people
1:42:49 get very focused on these biochemical mechanisms. And one of the things, I was that way when I was a
1:42:55 undergrad in biochemistry. And I think doing that first was great. Doing biochemistry first was great.
1:42:59 And then going to nutrition and having a good advisor who zoomed me out and said, “Hey, you’re
1:43:07 pretty far in the weeds. Zoom back out and look at the whole picture.” Because mechanisms are great.
1:43:12 It’s good to ask questions. And when we see an outcome, and when I say outcome,
1:43:18 fat loss would be an outcome, actual loss of body fat, a change in HBA1C, a biomarker,
1:43:24 that’s an outcome. If there’s an outcome, there will be a mechanism to support that outcome.
1:43:28 But just because there’s a mechanism doesn’t mean there’s an outcome. And what I mean by that is
1:43:36 all these biochemical pathways, these mechanisms, this is a symphony. And when you do one thing
1:43:43 someplace, a lot of times it’s compensated someplace else. An outcome is the summation
1:43:49 of hundreds, if not thousands of different biochemical pathways coming together. And the
1:43:55 example I used with you earlier was getting focused on mechanisms is like looking at a mutual fund
1:44:01 and getting focused on the individual stocks in it. And saying, “Don’t invest in that mutual fund.
1:44:07 Look at those two stocks that are down by 40%. But why do I care if the overall mutual fund is
1:44:13 up by 20%? I care about the overall. That’s the outcome.” And so I’m not against necessarily
1:44:20 looking at mechanisms, but I’m always going to go to first, “Okay, do we actually have human trials
1:44:26 that are measuring the thing that we care about?” Not a proxy measure, but the actual thing.
1:44:33 And if I can invoke a former episode on here, if that’s okay, somebody said, “Well, be careful
1:44:37 drinking caffeine because it stimulates cortisol release and that can cause you to store belly fat.”
1:44:45 So that’s a mechanism, right? If you look at the actual outcome data in terms of body fat and
1:44:52 visceral fat or liver fat with caffeine, you actually see a neutral positive effect.
1:45:00 So, okay, maybe that small increase in cortisol, maybe that’s a negative,
1:45:06 but if caffeine is also stimulating your BMR and also possibly doing some other things like
1:45:12 increasing fat oxidation, okay, maybe there is that negative component to it, but it’s obviously
1:45:18 outweighed by the positive components that end up in the outcome that we’re looking at, right?
1:45:24 So, without being scientists and being able to understand all of the little instruments in
1:45:29 the orchestra, right? Because that’s what we try and do sometimes. We try and figure out all the
1:45:32 little instruments in the orchestra, but really you’re saying listen to the music.
1:45:37 Listen to the music. And listening to the music in that analogy would be
1:45:42 like looking at the scales or would be just looking for the outcomes.
1:45:43 The outcome. I mean…
1:45:49 And also, I guess one thing more would be this point about consistency and sustainability,
1:45:55 because like we all have a bias to want big rewards for small investment
1:46:00 and that sells, right? Five-minute abs, that’s what we want.
1:46:05 Complete physique overhaul in six weeks, add an inch to your arms in 12 weeks.
1:46:08 What I’m really fascinated by is what it takes at a psychology level, and we kind of talked
1:46:12 about it already because we talked about your why and all these things, but you can say that.
1:46:17 You can say to someone like me in business, it’s going to take you 10 years to get there,
1:46:23 or it’s going to take you 10 years to become the world record holder in this powerlifting activity.
1:46:27 But for someone to say, “Yep, fine.” They’re going to have to be a little bit,
1:46:31 there I say, twisted. They’re going to have to be a little bit.
1:46:35 It is the ability, I think, one of the most underrated things of the ability to delay
1:46:41 gratification, right? And not in all areas of my life, but in that particular area,
1:46:44 I’m really good at it.
1:46:47 And I wonder how much of a choice you had at a deep level.
1:46:52 You know, it’s interesting. So I told the story of how squatting was hard for me.
1:46:57 I had been training hard for three years, and I had like these chicken legs.
1:47:00 I used to get made fun of on the bodybuilding forum so bad.
1:47:07 And I remember thinking three, four years in, I’m like, man, people was like,
1:47:11 “Dude, your genetics suck. Why are you going to keep doing this?”
1:47:16 And it’s kind of the let’s find out thing. I remember literally having this internal
1:47:24 dialogue of, you know, maybe they never will be big, but I’m going to commit myself to training
1:47:32 hard consistently for 10 years. And if I don’t have a decent set of legs at that time,
1:47:35 then I’ll allow myself to quit if I still feel that way.
1:47:42 And I always say paralysis by analysis and perfectionism has killed more dreams than
1:47:49 failure ever could. Because one of the worst things you can do is have no action.
1:47:57 Inaction is way worse than failure. Because if you fail, at least you can learn something from it.
1:48:00 You try stuff. I’m sure as an entrepreneur, you’ve had a lot of stuff fail, right?
1:48:05 But you learn from that and you go, “Okay, well, that didn’t work. We’ll try this.”
1:48:09 And eventually, if you’re trying enough stuff and you’re walking the path,
1:48:11 it may not have worked out the way you drew it up,
1:48:15 but you get something better than what you started with, right?
1:48:19 Maybe not exactly what you wanted. Maybe you get something better though.
1:48:26 And I’ll tell people that’s why action is so much more important than
1:48:36 trying to get everything laid out perfectly. Just start where you are right now as imperfect as it
1:48:42 is. Start walking the path. And if you are walking the path, you’re going to screw up,
1:48:49 learn from it, and do better the next time. And eventually, again, maybe you don’t get
1:48:52 exactly what you want, but I bet you get something pretty good.
1:48:58 I got really obsessed with the idea of failure because of business, because I take stock on
1:49:01 the things that move me forward the most, the things that were most course-correcting.
1:49:05 And it was never an accolade or an achievement. It was always when life says,
1:49:10 “You were wrong about that.” And from that, I have this really clear phrase in mind that
1:49:13 failure is feedback. Feedback is knowledge and knowledge is your power.
1:49:20 And I then went on to study Jeff Bezos at Amazon and booking.com. And Thomas Watson,
1:49:25 who was the richest man on earth at one point, he was the founder and CEO of IBM.
1:49:30 And through all of their writing, they are absolutely obsessed with increasing their
1:49:34 failure rate. So much so, Thomas Watson was once asked in an interview after one of his
1:49:39 employees had failed at something that cost the company, I think $400 or $600,000. He said,
1:49:43 “Are you going to fire him?” He goes, “Fire him. I’ve just spent $400,000 training him.”
1:49:46 And then when I looked at Amazon’s shareholder letter, it said the same thing. It says,
1:49:51 Jeff Bezos wrote, “We have to be the best place on earth to fail.”
1:49:56 And he goes on to say in life, it’s not about perfecting that perfect swing. It’s how much
1:50:00 you swing because in the case of Amazon, you’ll never know about endless.com, which is in the
1:50:05 graveyard or the fire phone, which is in the graveyard, or a9.com, which is in the graveyard.
1:50:10 But you know AWS, which will make them $70 billion a year. So he goes on to basically say,
1:50:15 uses a baseball analogy where he goes, “In baseball, you swing, you get a great hit,
1:50:19 you might get four runs, but in life, you swing, and you get a great hit,
1:50:24 you can just absolutely change your life.” So it’s really about making sure you’re swinging.
1:50:28 Yeah. I mean, company Bryant said, I love this quote, and I might butcher it a little bit. But
1:50:37 he said, whether you win or lose, if you win, it’s great. But you’re still going to wake up the
1:50:41 next day and do the process over again. If you lose, it sucks. You still got to get up and do
1:50:48 the same process over again. And it’s that willingness to… Somebody said confidence
1:50:54 is the willingness to wade into uncertainty. And I really liked that quote because I mean,
1:50:59 that’s at the foundation of any big goal that you’re going after. There is no certainty. You
1:51:09 can’t guarantee anything in life. And so we can say it’s important to fail. But when you’re actually
1:51:14 in that moment, you’re not like, “Yes, this failure is great. I love this.” It’s very stressful and
1:51:22 it sucks. It really, really sucks. But I can tell you in most cases, the best stuff in my life came
1:51:31 out of some of the worst stuff in my life. And if I hadn’t been willing to try and wade back into it
1:51:38 repeatedly, I might not have gotten some of the great things that have happened in life. And
1:51:44 whether you win or lose, you’re still going to have to wake up and do the process over. But if you
1:51:50 stop doing the process, if you stop trying, if you stop walking the path, that’s where you really
1:51:57 lose. I think a lot of this, like getting back to the diet stuff, a lot of this, the diet hacks and
1:52:05 stuff like that, it’s people trying to shortcut that painful process. But that process is where
1:52:09 you are going to learn so much about yourself and where the actual fulfillment is.
1:52:16 So that kind of brings me on to Zempec because obviously that’s a big subject at the moment
1:52:22 with dieting, which is we’re talking about quote unquote shortcuts here. What’s your opinion on
1:52:29 Zempec? Okay, I think I’m going to give a very balanced view of this. Overall, I think it’s
1:52:41 net positive. And here’s why. So go 100 years back, 200 years back, whatever. Very rarely did you see
1:52:50 an obese person, right? It was just we didn’t have such crazy access to hyper palatable, extremely
1:52:59 energy dense foods, right? Even go back 60 years, right? If you wanted a cake or a cookie, you had
1:53:11 to go to the bakery. There was barriers to get there. Now we are surrounded 24/7 with unlimited
1:53:19 access to cheap, calorie dense, hyper palatable foods. And again, we know people who tend to
1:53:26 become more obese have a greater reward response to food. Here’s the real tough part and where you
1:53:36 can tie it back to addiction, right? So imagine you were a gambling addict. And I said, well,
1:53:39 we don’t want you to gamble so much, but you got to gamble a couple of times a day.
1:53:45 We don’t want you to drink so much, but you got to drink a couple of times a day.
1:53:50 You know, don’t do blow so much, but you got to do it a couple of times a day.
1:53:54 Now, I mean, again, people argue about food addiction. Is there really food addiction?
1:53:59 Is there not? But imagine being somebody who struggles with appetite regulation,
1:54:07 but knowing you have to eat. You can’t just not eat, right? So I think if we look at the actual
1:54:12 data on Ozympic, what we’re talking about, just to give the background biochemistry,
1:54:19 are GLP-1 memetics. GLP-1 is a hormone that’s secreted by your gut in response to feeding,
1:54:25 and it acts on the GI to tell you you’re full and also acts on your brain to tell you that you’re
1:54:31 full to decrease your appetite. And these things work very well. We see, on average, about a 15
1:54:37 to 20% reduction in body weight in the studies. So pretty much the most effective anti-obesity
1:54:44 treatment that’s ever been created. Now, GLP-1 itself, its half-life is only a couple of minutes,
1:54:49 but what they’ve done is they modify the protein so that now the half-life is much,
1:54:54 much longer. So it has the opportunity to act on the brain and the gut for a much longer period
1:54:59 of time. And again, very effective. So what are the potential downsides?
1:55:04 What does that do to the body then? So that they’ve extended the sort of half-life of the protein,
1:55:08 and then that means that I feel satiated for longer?
1:55:10 Oh yeah. So I don’t feel hungry.
1:55:17 Yeah. In fact, it can be such a powerful effect. A lot of people, it feels like almost nauseating.
1:55:26 Like you hear, again, every drug has side effects, right? Some people initially get nausea, vomiting,
1:55:34 that sort of thing. It tends to decrease with time. But on an anecdotal level, I’ve talked to
1:55:39 people who’ve done the drug, and they’ve said that some have said, even after they stopped,
1:55:46 the best way they described it is, “I don’t have the food noise anymore. I’m not always thinking
1:55:52 about food, or I’m not thinking about food nearly as much. It calmed it down for me.”
1:55:53 Even after they’d stopped.
1:55:57 For some people, even after they’d stopped. So perhaps there’s some long-term changes
1:56:02 to the brain chemistry that happened, we’re not sure. Or perhaps they just got more confident
1:56:06 because they lost some weight and realized, because it’s not increasing your metabolism.
1:56:11 That’s one thing to point out. So I’ve had some people say, “You know, I have a slow metabolism,
1:56:15 so I’ve got to take ozympic.” And I’m like, “Well, you’re going to be disappointed because it’s
1:56:18 acting on the appetite side of things.” So some people will say, “Well,
1:56:27 the devil’s advocate of me is, ‘Well, they could just eat less.'” Right. But if it was that easy,
1:56:35 people would just be doing it. So some of the criticisms of the drug are, “Well, we see a lot
1:56:40 of lean mass loss.” I don’t know if you’ve heard that. Some people have said that.
1:56:47 I don’t think that’s as much of a concern as some people do. And the reason is, most of these studies
1:56:52 with GOP1 memetics, the people aren’t resistance training. And so if you look at studies where
1:56:59 people aren’t resistance training and they just diet and they’re not like their normal protein,
1:57:07 not high protein, you see anywhere from like a 30% to 40% of the weight they lose is from lean mass.
1:57:13 And ozympic is right about in that area, which makes sense because they’re eating less. And if
1:57:18 they’re not resistance training or eating high protein, again, they’re feeling very full. So
1:57:24 hard to eat high protein because protein tends to be quite satiating. So I don’t see that as being
1:57:30 like more necessarily at risk for lean mass loss. I think what I would say that could be problematic
1:57:36 is if people are so full, they may not be choosing the most helpful food choices
1:57:41 because they feel full. If they just end up eating less of the foods they’d normally eat,
1:57:47 these calorie dense, hyperpalatable foods, and they don’t modify their habits, when they get off
1:57:56 of it, they may be prone to regain. And so I look at this as if I have to pick, I’m pro on board with
1:58:01 these. Just say it should be done in conjunction with nutritional counseling and lifestyle
1:58:07 modification, right? Like encouraging people to exercise, educate them on healthy food choices.
1:58:11 Because I think it’s a great option for a lot of people.
1:58:16 Do you think there’s enough data, especially when we think about sort of long term studies on the
1:58:20 impact of ozympic? Because one of the things I’ve come to believe in life is that there’s no such
1:58:24 thing as a free lunch. And this sounds too much like a free lunch to me right now, you know?
1:58:31 So here’s what I’ll say. We don’t have, I mean, long term 10, 20 year data. Some people said,
1:58:35 well, there’s a risk of thyroid cancer. I mean, I think that was from like some kind of rodent
1:58:40 study where they were using a much higher dose than normal. I’m always, I tell people, be very
1:58:46 careful. Less than 50% of animal studies end up translating into like actual human outcomes.
1:58:49 What we say earlier, there’s no solutions, there’s only trade-offs.
1:58:50 Yeah, yeah.
1:58:57 So maybe there is some side effect, some downstream effect that may have a negative effect.
1:59:03 If it helps somebody lose 50, 100 pounds, I’m still going to bet that it’s a net positive,
1:59:07 right? Could have been better if they did it through diet and exercise alone,
1:59:13 maybe, but most of those people weren’t going to get there anyway, or it’s going to be really,
1:59:17 really tough for them to get there. It’s funny because a lot of fitness industry people are
1:59:22 very, very much against this drug. And then they tell you what fat burner that you can buy with
1:59:28 the discount code in their bio. And I’m like, wait, wait, this math doesn’t math to me. So
1:59:33 your fat burner that probably doesn’t work okay, this drug that actually works, not okay.
1:59:35 Make it make sense.
1:59:37 What do you think of the fitness industry?
1:59:45 I have a love hate with it. The big problem with the fitness industry is a couple of things.
1:59:50 First is there’s really no barrier to entry, right? Like if you want to be a medical professional,
1:59:53 there are some barriers to entry, right? Like you got to do some work.
2:00:03 Anybody can call themselves a fitness coach. There’s no barrier at all. And anybody who has
2:00:12 a six pack will get a lot of clients because as I found out, science is way less sexy than just,
2:00:18 hey, look, you know, and, you know, it’s funny. I, for a couple of years, I went up a weight
2:00:21 class in powerlifting. I went up to the 105 kilogram class, which is 231. Now, I’m not,
2:00:28 I’m not fat at 231, but I put it on here quickly, right? My face will get pretty,
2:00:33 in fact, there’s a reason there’s a nice beard here because it’s like makeup for men, right?
2:00:40 Like it hides my chubby cheeks. And man, the comments on my videos and I actually saw I sold
2:00:46 less stuff. And then when I dropped back down at powerlifting and I was leaner, I sold more stuff.
2:00:53 And I’m like, this is so weird. Like my knowledge isn’t any different. It’s the same dude. And it’s
2:00:58 not like when I was 231, that was on purpose. I didn’t get there by accident. It wasn’t like I
2:01:03 forgot how to do nutrition, you know, but if you were a normal person and you didn’t know anything
2:01:07 about fitness and there was two PTs in front of you, you go to the one that looks better.
2:01:13 You go to the one you want to say, I want to look like that. And that’s, that’s tough. It’s a,
2:01:19 it’s a very tough thing to wade through. And what I will say, people ask me all the time,
2:01:22 do you think a personal trainer needs to look the part? Do you think, you know,
2:01:30 a medical professional needs to look the part? I say, no, but people like to see application.
2:01:36 And I do think there is value in being able to tell, one of the things I was able to tell my
2:01:39 clients from competing and bodybuilding and powerlifting and doing all these hard things,
2:01:43 I say, hey, I’ll never ask you to do anything I have not done or would not be willing to do
2:01:49 myself. Right? And we, we said earlier that humans aren’t logical. They’re emotional, irrational,
2:01:54 and all these things. And we, to conserve mental energy, I mean, funnily enough,
2:02:00 I read about this rat study. I don’t need rat studies. Most of my research was in rats.
2:02:04 But it just, it just goes to show how the brain works. And they put a rat into a maze and put
2:02:07 chocolate at the end of it. The first time it goes through the maze, the rat’s brain is going
2:02:12 crazy. Second time it goes through the same maze, its brain is basically, there’s like
2:02:16 almost no activity there. It’s the activity has dropped and it’s turned into autopilot.
2:02:21 The study goes on to talk about how we’re always looking for shortcuts to decisions.
2:02:27 What I would tell people is, again, you can never turn your brain off. Right? Yeah. And
2:02:34 it’s, it’s just hard. It’s hard to identify who knows what they’re talking about. I mean,
2:02:38 you know, I’ll be on this podcast and then, you know, people say, well, what about this guy?
2:02:46 This guy has a doctorate and he has this and that’s one of the reasons I actually started
2:02:50 my research review where I review studies or me and my team review studies every month and try to
2:02:56 like translate it into plain language because I did see this like kind of gap, right? And trying
2:03:02 to build this bridge because it’s so hard for the average person to know. And one of the things,
2:03:08 actually I missed talking about was if you and I are having a conversation, if we’re on a certain
2:03:15 topic, it becomes clear to both of us pretty quickly whether or not one of us is more knowledgeable
2:03:20 on the topic or whether about the same, right? Like pretty quickly can tell. Like if we’re going
2:03:25 into investments and how to start a company and marketing, like you’re the man for that, right?
2:03:30 It comes to nutrition. Like you can tell pretty quickly. Hopefully I know what I’m talking about.
2:03:36 You’re not lifting me. Right. But what we’re really bad at is if two people
2:03:41 are disagreeing on a topic, both of whom are more knowledgeable than us on said topic,
2:03:45 we pretty much have no way to sort out who’s right or wrong.
2:03:52 Let’s talk about Zoe, who you may know because the response of this podcast and I’m an investor in
2:03:57 the company. You guys know health is my number one priority. Zoe’s growth story has been absolutely
2:04:02 incredible so far. They’re doing science at a scale that I’ve never seen before. Because of
2:04:07 their members and recent breakthroughs in research, they can now continue to offer the most scientifically
2:04:14 advanced gut health test on the market. Previously, the test allowed them to analyze 30 bacteria types
2:04:20 in your gut. But now, thanks to new science, they’ve identified 100 bacteria types. This is a huge
2:04:26 step forward and there’s nothing else that’s available, even close to it on the market at all.
2:04:31 So to find out more and to get started on your Zoe journey, visit zoe.com/steven.
2:04:38 You can use my exclusive code, ceo10, for 10% off. Don’t tell anybody about that. Okay. Just for
2:04:44 you guys. What is the most important thing we haven’t spoken about today? Gosh, I think we touched
2:04:49 on a lot of stuff. But let’s talk about resistance training real quick. A lot of people think resistance
2:05:00 training is just for vanity and for meatheads. And we see now resistance training decreases
2:05:06 the risk of cancer, decreases the risk of heart disease, drastically decreases the risk of sarcopenia,
2:05:13 of falls, of broken bones. People talk about calcium, vitamin D. Probably the single best
2:05:18 thing you can do to improve your bone density is to resistance train. And you’ll hear people say,
2:05:26 “Well, I’m 40 or I’m 50 or I’m 60. It doesn’t matter. You can still put on muscle.” In fact,
2:05:33 right across the street from where I was doing my PhD, they took basically frail elderly people
2:05:40 who had trouble sitting and standing up and put them through, I think I want to say it was a 16
2:05:46 week program. And resistance for them started out just squatting to a high chair. And then slowly
2:05:50 they lowered it down, lowered it down. And some of them started using weights as well. They saw
2:05:58 significant increases in their muscle mass as older people. So you can still put on muscle even
2:06:07 getting older. In fact, who is a, I think Alan Aragon, he’s another good nutrition person on
2:06:12 social media. He was posting a video of his father showing, I think his father was like over 80 years
2:06:18 old and was doing goblet squats with like a 50 pound kettlebell. The amount of quality of life
2:06:24 improvement you can get in people from either resistance training throughout the course of
2:06:31 life or just getting them started regardless of age. It’s a huge improvement in quality of life.
2:06:33 Do you know what I think though? I think, I’m going to be honest here, right?
2:06:43 This morning I was, I got up, right? And my lower back hurt a little bit. And I remember thinking,
2:06:48 the first thought is, oh God, I’m getting older. That’s why that is. And I remember thinking, oh,
2:06:52 I should probably question that thought because that’s a self-fulfilling prophecy in a way.
2:06:59 If you start to see yourself becoming less mobile and less flexible, your brain, you chalk it off
2:07:03 as an inevitability of aging. Therefore, you do nothing about it. Therefore, it gets worse.
2:07:07 Whereas really, this other thought came into my mind, which was, okay, go to the gym and train
2:07:16 your lower back to strengthen it. One of the most damaging messages that physicians have given
2:07:21 is when people have pain in an area, they tell them to stop doing activity.
2:07:29 As you age, you are going to have pain. You can be strong in half pain or you can be weak in half
2:07:39 pain. I love my dad. Great dude. Very sedentary, right? He has really bad sciatica. He doesn’t
2:07:47 lift weights. But if you lift weights, it actually has been shown to decrease back pain,
2:07:53 like on the whole. Like when you do what I do, where you’re lifting cars, essentially,
2:08:01 yeah. So it’s funny. I’ll post videos of me lifting once a week, just because most people
2:08:05 don’t care about me lifting. They just want to get information out of me. And the comments are
2:08:12 always, “Isn’t that bad for your lower back?” Or, “Isn’t that going to…” They’ll say, “Well,
2:08:18 you’ve had so many injuries. I’ve been doing this 25 years. Show me an athlete who’s competed
2:08:24 at a really high level for two decades, who also doesn’t have a laundry list of injuries and pain.”
2:08:31 Tiger Woods swings a golf club. He had all kinds of back issues and knee issues and leg issues,
2:08:39 right? Activity is medicine. Yes, if you’re doing it at a very high level, athletes,
2:08:47 what’s the dosage needed to improve at the highest level of exercise is always going to be
2:08:51 right up against what will get you injured, because you get to the point where you simply
2:08:56 can’t recover from it enough. And that’s why, actually, if you look at what actually prevents
2:09:02 injuries, it’s not stretching. It’s not mobility work. It’s not warm-up. It’s sleep,
2:09:07 psychological stress reduction. Those are two of the main movers. And just load management,
2:09:12 appropriate load management. We could get into a whole thing on pain science. But one of the
2:09:19 really damaging messages is, “Well, took an MRI or lower back, and I’ve got a bulge disc,
2:09:25 so just can’t lift out anymore.” If you imagine my lower back right now, I promise you I have
2:09:32 bulge and herniated disc. I’m sure I do, but I don’t have pain. And there was a study done
2:09:40 where I think people over 40 who were asymptomatic had no back pain. I think almost half of them
2:09:49 had bulged or herniated disc. So we’ve got this model where it’s, “Oh, if you have pain,
2:09:57 you must have damage. And if you have damage, you must have pain.” And it doesn’t really work
2:10:04 that way. I mean, look at people who lose limbs. They have pain not just at the stump,
2:10:09 but where the limb used to be. They sense pain. Pain is just as much a psychological experience
2:10:16 as it is an actual tissue damage experience. And when you get things that are painful for years,
2:10:23 your tissues heal in six to 12 months for most things. But if you’re still having pain,
2:10:30 that’s because you’ve developed a sensitivity to that particular area. And so one of the worst
2:10:37 things for pain is becoming inactive. But the reason physicians do this, and orthopedics do this,
2:10:46 is it’s straight up a liability coverage. Because if somebody says, “You have pain,
2:10:51 but you could probably go back and you back off a little bit on your lifts and progressively work
2:10:55 it back up, you’d probably be fine.” Well, if they go in and then they injure themselves,
2:10:58 guess who’s going to complain about the doctor? Give them a one-star review and say,
2:11:06 “They caused me to blow up my back.” But if you look at this stuff, I mean, on the whole
2:11:10 resistance training decreases pain. I want to build my muscles, Lane,
2:11:15 like your muscles. I want the muscles like yours. Question on the way that I’m working out,
2:11:20 just it’s sort of practical advice. Do I have to work out to sort of overload
2:11:24 till I fail to build my muscles so that they’re like yours?
2:11:28 Great question. So if I say, “Built muscles like me.”
2:11:32 What should you do? Put your biceps up for three hours? Three hours a day, you know.
2:11:34 Can we use AI to shrink them?
2:11:39 Stephen just having the biggest arms in the podcast.
2:11:47 What matters for building muscle, we think. We have the amount of hypertrophy research
2:11:50 in the last 10 years has absolutely exploded compared to what it was before,
2:11:53 and hypertrophy is muscle growth is what we’re talking about.
2:12:01 What seems to be the cause of it is what’s called mechanical tension. So just creating a lot of
2:12:04 attention on the muscle because now we’re actually having studies coming out. We’re doing like
2:12:10 hard stretching. They actually see increased muscle growth from like sustained hard stretching.
2:12:17 There was a study done with the calf muscles. So they put them in this contraption where basically
2:12:23 they’re like stretching their calves and holding it there. I think, I can’t remember what the
2:12:27 duration was, but it was a long time, right? And they were comparing that to traditional
2:12:31 resistance training. And it was, I mean, it was a pretty painful stretch. I think they said it was
2:12:37 like a seven or eight or nine out of 10 in terms of pain level for this stretch. But they built
2:12:42 as much muscle as people who were doing calves three times a week, resistance training. I think
2:12:47 they were doing these stretches every day. So it was pretty intense. But that’s really interesting,
2:12:52 right? Because even if you don’t have weight, you can still create that tension through stretching,
2:12:59 right? Now the stretching, again, not your traditional like, you know, it’s pretty intense
2:13:04 and pretty painful. I would argue that resistance training is probably a more practical methodology
2:13:12 to getting it and more fun. But in terms of mechanical tension, it does to maximize muscle
2:13:19 growth. So we always have to be careful about like a lot of things could cause muscle growth.
2:13:23 But if we’re talking about absolutely maxing muscle growth, you do have to get close to
2:13:29 volitional failure, which is basically like if I’m doing, say, a bicep curl, right? Or maybe a
2:13:38 bench press, better example. I’m doing reps, reps, and again, that’s failure, right? The research
2:13:44 suggests you don’t have to go to failure, but you have to get pretty darn close within a couple
2:13:50 reps, you know? And if you’ve never trained to failure, it’s actually really hard to know what
2:13:55 that feels like. And so like, and actually in research studies where they take people who are
2:14:01 beginner, intermediate, and they ask them like they have them do a set and they ask them, “Hey,
2:14:05 how many more reps could you have gotten?” They underestimate by like five. Yeah.
2:14:11 Especially difficult when you’re training alone. Something like bench press, if I fail the thing
2:14:15 back at Foxen. So I’m like, I’ve put in a buffer of maybe three reps there just so that I don’t
2:14:24 embarrass myself in front of, you know. Exactly. Mechanical tension appears to be cumulative.
2:14:28 And what I mean by that is if it was just about creating as much tension as possible,
2:14:34 just load the bar up and just do one rep, right? So it’s cumulative throughout a set.
2:14:43 Now, the way I like to describe it is intensity is the medicine and the number of hard sets,
2:14:47 which number of sets close to failure is the dosage. Now, when you first start,
2:14:53 you can get results on a very low dosage because your body has literally done nothing. It’ll grow
2:14:57 off anything. As you progress, I mean, remember when you first started lifting, you had five,
2:15:01 10 pounds every week, right? Like clockwork. Well, eventually you can’t add that anymore, right?
2:15:06 But you can still, a lot of times you can increase the reps, right? With the same weight.
2:15:09 Well, eventually you can’t do that anymore. So how do you continue to progress? Well,
2:15:14 you can add more hard sets and- What do you mean by hard sets?
2:15:19 Volume. So for example, if I’m, let’s just take bench press again, right? Let’s say I’m doing
2:15:25 three sets close to failure and I eventually stop progressing. I can add another set. And that is
2:15:30 still another form of progressive overload, right? Because again, mechanical tension is cumulative.
2:15:38 And I mean, there is some debate about this in the resistance training field. But for the most part,
2:15:45 I would say it’s generally agreed upon by most experts that higher volumes improve muscle growth
2:15:50 relative to lower volumes, meaning more hard sets. And it doesn’t really seem to matter about
2:15:55 machines versus free weights either, seem to cause equal kinds of muscle growth. So
2:16:00 when it comes to building muscle, the cool thing is you got a lot of options. And if you have pain
2:16:04 doing one thing, you know, joint pain, whatever, lower back pain, try something else.
2:16:10 Fantastic news for me. Laine, we have a closing tradition on this podcast.
2:16:14 Okay. Where the last guest leaves a question for the next guest, not knowing who they’re going to
2:16:19 leave it for. And the question that’s been left for you. Oh, I like this. I know what my question
2:16:26 will be. Your one’s a really difficult one. Okay. So I don’t get to see until I open this book,
2:16:31 but Jack has a little peek before I ask the guest. Was it any? No, it actually wasn’t Andy.
2:16:34 Because there was one person between them and they’re the person that left this question for you.
2:16:42 Very difficult question, I think. Have you ever stayed in a relationship that was harming you?
2:17:02 And why? Yeah. Because of a lot of reasons, one being perception from other people,
2:17:12 I felt like I had to make it work. The other being because of some of the remnants of bullying,
2:17:24 I found it very hard to trust myself in personal relationships. I could be easily
2:17:29 talked into me being the problem for everything. And I’m not saying that I was never the problem,
2:17:33 because I definitely was. I’ve made a lot of mistakes in personal relationships,
2:17:41 and I’ve had my own toxic behaviors that I know I do. But yes, I have definitely stayed
2:17:49 in a relationship too long. And I think one of the hardest things for me and for a lot of people
2:18:01 is knowing when is it time to give up and when is it time to push through? And I don’t think we have,
2:18:09 I don’t think anybody has a clear parameter, but for me, staying in was not trusting myself,
2:18:17 not trusting my gut, and feeling like I had to make it work. Because of the kids or because of
2:18:23 this or because of whatever. Because of a whole host of many things. And again, I think
2:18:33 I’m not a relationship expert, but I’ve gone to therapy for eight years now. One of my good
2:18:40 friends, John Deloni, is an expert on this, and very rarely does a relationship break down because
2:18:50 of just one person. It’s usually a dynamic. But I think that is one of the hardest things to figure
2:19:00 out. When is it time, because we talked about not quitting, these sorts of things, but there’s
2:19:09 also like, sometimes it’s not quitting, it’s just moving on to possibly something better, right?
2:19:20 And learning from what happened. And yeah, that is a really tough question. And I’ve definitely
2:19:25 stayed in things too long. And not just like romantic relationships, but also like business
2:19:35 partnerships, friendships, where it became highly toxic. And again, I think the next hardest thing
2:19:41 to do after that is looking back and going, what did I contribute to that?
2:19:50 Lane, in my life, I’ve lost people. I’ve lost a lot of people along the way from grandparents,
2:19:56 friends, lady who used to was sort of my proxy mother when I was younger, died in a motorcycle
2:20:02 accident. And it’s only in those moments that you kind of have the regrets of all the things that
2:20:09 you could have said. You wish you could go back. And often for people somewhat similar to me,
2:20:14 somewhat maybe similar to you, who have had struggles with expressing their emotions,
2:20:20 we probably have the greatest amount of regret because we found it harder to maybe
2:20:23 tell these people when we had the chance. So my closing question for you, which is a question
2:20:33 of my own, is if right now you could send a message to your kids, and I’m going to let you
2:20:38 send one as well to your granddad and your dad. And it was the last thing you were going to say.
2:20:51 What would you say? Okay, my kids, I would say, of course, I love you more than anything.
2:21:00 You, God dang it. You fulfilled a whole of my life. I didn’t know I had.
2:21:11 And I wish I could go back and do a lot of things differently. But I love you more than anything.
2:21:25 And I don’t care what you do with your life. Find something that you love. And it is a positive
2:21:35 contributor to the world and go to that and try to make somebody else’s life better along the way.
2:21:47 And to my dad, I would say, thank you, like for not following in your dad’s footsteps
2:21:55 and not like stepping in front of that wildfire and saying, not on my watch. Sorry.
2:22:05 You know, my dad’s not perfect, but both my mom and dad are really great people. And, you know,
2:22:17 they’ve struggled with some health issues. And, you know, if I had to say one thing,
2:22:24 it would be, you know, thanks for always believing in me, always having my back, accepting me for
2:22:29 who I was. In some ways, I feel like they’re the only people who always accepted me for who I was.
2:22:35 And they never put expectations on me for what I want to do with my life. When I told them I
2:22:39 wanted to get in the bodybuilding, they were like, oh, this seems weird. But, okay, when my first
2:22:45 bodybuilding show, they were the loudest people up there supporting me, you know? There, you know,
2:22:51 when I won Worlds in 2022, I was going through a very hard personal time in my life. It’s basically
2:22:58 the front end of a divorce. And it had just kind of come to a head, like just the whirlwind kind
2:23:06 of chaos stuff. And my mom called me, they were watching online with my kids. And my mom was like,
2:23:11 son, how the hell did you just do that? With everything going on in your life,
2:23:17 how did you do that? And, you know, they’ve just always been such big supporters of me,
2:23:23 even when they didn’t understand, you know, my mom didn’t understand like, you know, every,
2:23:29 what are you studying again? What are you studying again? But, you know, came to my PhD exit seminar,
2:23:35 you know, mom was in every baseball game growing up. Dad was on the road a lot, but, you know,
2:23:42 couldn’t, but came to everything he could. You know, they showed up for me a lot. And I knew,
2:23:47 you know, I knew I was loved. And so if I had to say anything to them, it would just be thank you
2:23:53 for everything that you did. And when I had kids, I was like six weeks in, I called my mom, I’m like,
2:23:59 oh my God, you did all this stuff for me. And I gave you all that grief. I’m so sorry, you know.
2:24:04 So yeah, they’re amazing. And if I had to say something to my grandfather, it would just be,
2:24:11 God, you know, I would give somebody asked me this the other day, I would give anything to have
2:24:16 five more minutes with my granddad and ask him so many questions about life that I just didn’t
2:24:21 know enough about to even ask the question, you know, because the man just oozed wisdom,
2:24:26 you know, but if I had to say anything, I’m like, I would just say thanks for what you did for your
2:24:33 family. You know, my grandfather, when he passed, I mean, this is a man who had like his first
2:24:40 heart attack in his fifties and this back in the 19, like late, like 1970s when like open heart
2:24:47 surgery was like carpentry, you know, his expert, his like life expectation, I think was five years
2:24:51 at the time. He was in the Battle of the Bulls, the deadliest battle in World War Two.
2:24:59 One more story. He, I forget what country he was in, but he was supposed to go on leave
2:25:06 the next day and a convoy was coming through and it was going to the place where he was going to
2:25:12 go on leave, right behind the lines. And his commanding officer said, hey, why don’t you just
2:25:19 take it? Like just go today. That night, a German soldier dropped a grenade down and killed his
2:25:29 entire unit. And sorry. Dang, I didn’t think he’d give me to cry on this podcast, man, so much.
2:25:36 And he said, you know, after that day, I just, everything was, I was living on borrowed time,
2:25:42 in my opinion. He’s like, I should have been down there. And he said, I get up every day,
2:25:48 I look at the obituary and if I’m not in it, I figure I’m good for another day. And he had,
2:25:53 I think, three heart attacks, three open heart surgeries, two strokes. He had a boat fall on
2:26:01 him, long story. So this guy, we always joked he had nine lives. And whenever he was on his death
2:26:07 bed, I mean, we kind of, we knew like six weeks in advance, he had kind of multi system, just
2:26:15 basically old age. And it never occurred to me, I was 20 years old. It never, sorry, 22.
2:26:24 It never occurred to me, the idea of how you die, as being so important. And he went exactly how you
2:26:30 would draw it up. You know, he was in the hospice, so he was at his home. His whole family was around
2:26:37 him. And again, he was the funniest man I ever knew. And I walked in, and all the seats are taken.
2:26:47 And he’s still lucid talking. And I said, he had his little like portable toilet, you know,
2:26:51 but he had been using it, whatever the seat was down. And I said, do you mind if I sit here,
2:26:55 because I was going to sit next to him. And he said, yeah, you can’t clog that one up, because I
2:27:01 was known in my family for clogging toilets, right? So he’s still cracking jokes on his death bed.
2:27:05 And even like the doctor asked him when he was basically the doctor telling him, hey,
2:27:09 you’ve got like six weeks left. Doctors said, hey, we, you know, you’re an organ donor, but
2:27:16 we can’t really use anything. You know, it’s all bad, basically. Would you be interested in
2:27:21 donating your body as a cadaver for med students? He goes, I always wanted to go to med school.
2:27:28 I figured it’s the only way I’m getting there now. So just like had this great outlook on life,
2:27:35 you know, and just when he passed, I remember what,
2:27:47 sorry, my mom looking at him and saying, it’s okay, dad, it’s okay, we’re going to be okay.
2:27:57 And I wasn’t even sad because I’m like, that guy, he got every bit out of it. He milked life for
2:28:03 everything he had, had a great family, and so many people who loved him. And if I could just
2:28:09 have that kind of impact, even half that impact on my family, oh man, that’d be worth so much to me.
2:28:12 So I would just tell him, thank you for being an inspiration.
2:28:19 Lane, you have been, you’ve been exactly that. You’ve had an impact on millions of people’s
2:28:24 of lives. And I think back to that young kid, five, six, seven years old. And I think back to
2:28:27 what you said about fighting your way out of it, you fought your way out of all of that
2:28:32 to now inspire and impact millions and millions of people’s of lives that you’ll never get to
2:28:36 meet in such a positive way in the same way and with the same integrity and fight that your
2:28:40 granddad so clearly had. It’s funny because when you went through all of those people,
2:28:47 I saw an element of you in every single one of them. And I think that’s a credit to them,
2:28:51 but it’s also a credit to you. And I know that if your granddad was, I’m sure he’s watching us now,
2:28:59 cracking jokes. But I’m sure you’d be so incredibly proud of you because of the work
2:29:02 you’ve done, but continue to do. So thank you so much for your time today. Thank you,
2:29:08 especially for your honesty and openness, because you have no idea how many people that
2:29:12 side of you, the willingness to be honest about faults and nuanced about yourself,
2:29:15 as you are within your work, will have on millions and millions of people’s of lives.
2:29:18 I feel richer for having this conversation. So thank you, Lane.
2:29:25 Thank you. I’ve never cried a podcast like that, but I actually, it was kind of cathartic.
2:29:28 I was thinking of a lot of different things while I was going on. So thank you for having me on.
2:29:52 [Music]
Tôi nhớ đã nghĩ, điều gì đang xảy ra vậy?
Tôi muốn lùi một bước vì rõ ràng từ những gì bạn đã nói,
cũng như từ nhiều nghiên cứu mà tôi đã thực hiện về bạn và câu chuyện của bạn,
có thể thấy rằng động lực chính trong việc bạn trở thành con người như ngày hôm nay,
và lý do bạn giúp đỡ mọi người và làm công việc bạn làm và tạo ra nội dung bạn tạo ra
bắt nguồn từ trải nghiệm bị bắt nạt ngày thơ ấu này.
Và tôi đã ngồi đây với rất nhiều người là những hiện tượng thực sự trong cuộc sống của họ
vì nhiều lý do khác nhau, bạn biết đấy, có thể trong kinh doanh hay khoa học
hay thể thao.
Và tôi thường xuyên nhận thấy rằng lý do họ xuất sắc
cũng liên quan chặt chẽ đến lý do họ gặp khó khăn hoặc đã từng gặp khó khăn, có thể nói vậy?
Và trong câu chuyện của bạn, điều đó dường như rất đúng.
Tôi đã đọc một câu trích dẫn bạn nói trong một video bạn thực hiện cách đây bảy năm, bạn nói,
“Tôi đã trải qua những cú sốc về cảm xúc vô cùng mạnh mẽ và kéo dài.”
“Tôi bị đặt vào một góc bởi bốn đến năm người và bị tiêu diệt một cách liên tục.”
Vâng, ý tôi là, khi tôi nói với mọi người rằng lý do tôi bắt đầu
tập tạ và thể hình không phải là lý do cao cả nhất.
Bạn biết đấy, thực sự rất nhiều người nói tôi không có giá trị.
Tôi sẽ chứng minh bạn sai, bạn biết đấy, và ngay cả tôi, tôi rất muốn nói
rằng điều đó không còn ảnh hưởng gì đến tôi ngày hôm nay, nhưng đó sẽ là một lời nói dối.
Đúng không? Một số thứ tôi vẫn còn phải vật lộn.
Tôi rất khó tin vào bản thân mình trong nhiều trường hợp, vì tôi đã nghe
rằng: bạn làm sai.
Bạn biết đấy, bạn thật tệ, bạn không có giá trị, những điều tương tự như thế.
Khi bạn tham gia trị liệu, bạn được chẩn đoán mắc một dạng PTSD,
họ gọi đó là PTSD do bị bắt nạt.
Vâng, nhà trị liệu của tôi đã chẩn đoán tôi.
Và tôi nhớ đã nói, “Tôi không có PTSD.
Đó là điều dành cho những người lính, đó là dành cho những người đã ra chiến trận.”
Và cô ấy nói, “Đầu tiên, Lane, bạn không thích khi người khác sửa lỗi
cho bạn như một chuyên gia trong lĩnh vực của bạn, đừng sửa lỗi tôi.”
Và. Bạn đúng.
Bạn không chứng kiến ai chết, không có gì như vậy.
Nhưng chấn thương là chấn thương.
Và sự giải thích của cô ấy về điều đó là mọi thứ đều tương đối.
Có thể nó không phải là những điều kinh hoàng từ chiến tranh.
Nhưng đối với bộ não của bạn, đó là một chấn thương.
Và cách cô ấy giải thích là chấn thương là điều gì đó khiến bạn
phản ứng hoặc hành động phản hồi ngay cả sau khi sự kiện đó đã qua, đúng không?
Vì vậy, đối với tôi, ví dụ, tôi đã phải vật lộn trong các mối quan hệ cá nhân,
khi cả bạn đời hoặc bạn bè cố gắng cung cấp phản hồi cho tôi.
Và tôi ngay lập tức trở nên phòng thủ, rất phòng thủ.
Và nếu bạn đọc về các mối quan hệ, điều đó không tốt, phải không?
Nó là một trong bốn kỵ sĩ của sự khải huyền đối với các mối quan hệ.
Và tôi chưa bao giờ hiểu.
Tôi chỉ nghĩ, “Tôi chỉ đang giải thích cho bản thân.”
Và bây giờ tôi hiểu rằng, ồ, đó là vì
đó là phản ứng của tôi đối với việc bị bắt nạt, vì phản hồi hoặc chỉ trích đối với tôi
cảm thấy như bị bắt nạt, mặc dù không phải.
Vì vậy, bạn có một cơ chế phòng thủ vì bạn đã phải tự bảo vệ bản thân vào thời điểm đó.
Và thật thú vị, những điều mà chúng ta áp dụng để sống sót
khi còn nhỏ, trở nên không thích hợp khi chúng ta lớn lên.
Thật khó để gỡ bỏ tất cả những điều đó khi bạn đã trưởng thành, không phải sao?
Bởi vì như bạn biết đấy, thật khó.
Đó là lý do tại sao người ta nói bạn không thể dạy một con chó già những mẹo mới.
Nhưng tôi có những phản ứng chấn thương riêng mà tôi vẫn đang cố gắng vượt qua.
Và tôi bây giờ biết về chúng, nhưng chúng vẫn có thể xuất hiện
trong những ngày tồi tệ, vào những ngày không ngủ, chúng vẫn có thể nổi lên.
Tôi nói với mọi người, tôi không biết liệu bạn có thể hoàn toàn xóa bỏ cài đặt mặc định của mình hay không, đúng không?
Nhưng tôi nghĩ điều bạn có thể làm là nhận thức về nó và học các công cụ để quản lý nó, đúng không?
Và ý tôi là, thật thú vị khi điều này liên quan đến béo phì.
Bởi vì tôi từng là người chưa bao giờ béo phì,
chưa từng thừa cân, không có điều gì như vậy.
Khi tôi vào đại học, tôi rất nghiêng về việc
nếu bạn béo phì, đó là vì bạn lười biếng, đó là lỗi của bạn, bạn biết không.
Và rồi càng quan sát nhiều hơn,
tôi nhận ra điều đó có thể đúng vì có rất nhiều người béo phì
thành công trong những lĩnh vực khác của cuộc sống mà họ áp dụng nhiều kỷ luật.
Điều gì đang xảy ra với điều này, đúng không?
Và tôi nhớ mình đã đọc một nghiên cứu và mong là tôi nhớ đúng
vì nó đã qua một thời gian.
Nhưng họ đã xem xét phụ nữ béo phì và họ phát hiện rằng phụ nữ béo phì có 50% khả năng,
tôi tin rằng 50% có khả năng cao hơn bị chấn thương do tấn công tình dục trong quá khứ.
Và bạn cũng có thể nhìn vào tài liệu về béo phì và những người béo phì
có xu hướng có phản ứng thưởng lớn hơn từ thực phẩm, trong khi những người gầy hoặc có trọng lượng bình thường.
Không phải như cảm giác thưởng lớn mà họ nhận được.
Đó là một số người, bạn biết đấy, họ có thể uống một ly, họ có thể uống bia.
Và họ nói, “Tôi thích bia,” bạn biết đấy, và những người khác trở thành người nghiện rượu, đúng không?
Và rất nhiều điều này được gắn chặt vào.
Nó được lập trình như một loại cơ chế đối phó.
Nếu bạn nhìn vào, ví dụ, ăn uống không kiểm soát,
việc đang xảy ra trong một cơn say là người đó đang nhận được một cơn lũ dopamine, đúng không?
Họ đang che giấu.
Họ muốn che giấu cảm giác của bất kỳ điều gì khiến họ cảm thấy không thoải mái.
Tôi luôn nói với mọi người, “Tôi không thấy người ta ăn uống không kiểm soát
sau khi họ đã ngủ đủ tám tiếng vào lúc 10 giờ sáng,
khi họ không bị căng thẳng, đúng không?
Nó xảy ra vào lúc 10 giờ tối sau một ngày dài.
Họ đã phải tranh cãi với bạn đời hoặc con cái đang làm phiền họ.
Và họ chỉ muốn tắt mọi thứ, đúng không?
Và tôi nghĩ việc giữ ý thức là một trong những điều khó khăn nhất mà chúng ta có như con người.
Ý tôi là, tôi biết nghiện của mình là gì,
đáng tiếc thay, dựa trên công việc hiện tại của tôi, tôi quá say mê với mạng xã hội.
Bạn biết đấy, tôi chỉ kết thúc, bạn biết đấy, nó cũng bắt đầu như một công việc, đúng không?
Và tôi đang phản hồi các bình luận và tất cả những điều đó.
Và rất nhanh, tôi nhìn vào thời gian sử dụng màn hình của mình và tôi nghĩ, ôi trời ơi, đúng không?
Vì vậy, đó là điều mà tôi đã dùng để tê liệt và tắt não mình, đúng không?
Nhưng đối với người khác, đó là thức ăn.
Đối với những người khác, đó là cờ bạc.
Đối với những người khác, đó là rượu.
Đối với những người khác, đó là một loại thuốc khác.
Vậy chúng ta phải làm gì với điều đó?
Vậy chúng ta có cần phải tìm hiểu mối quan hệ của chúng ta trên mức độ tâm lý với những cơn nghiện này, với thức ăn của chúng ta chẳng hạn, nếu chúng ta chỉ tập trung vào việc giảm cân để bắt đầu, khi bạn nếu bạn đang huấn luyện ai đó, bạn có cố gắng hiểu xu hướng ăn uống thiếu kiểm soát của họ, có cảm giác thèm thuốc dopamine hay bạn tập trung vào một khía cạnh khác?
Tôi thường sẽ hỏi, hãy dẫn tôi qua một ngày điển hình của bạn.
Dẫn tôi qua một tuần điển hình.
Những khó khăn của bạn thực sự nằm ở đâu?
Và một trong những điều mà chúng tôi gọi là phương pháp biolane khi chúng tôi dạy cho các huấn luyện viên của mình là chúng tôi làm huấn luyện với hai điều cần thiết, đó là trách nhiệm và sự đồng cảm.
Bởi vì nếu bạn chỉ là huấn luyện viên trách nhiệm, như một người chỉ huy quân đội, thì bạn biết đấy, hầu hết mọi người, nếu họ mắc sai lầm, họ đã tự trách mình nhiều hơn bất kỳ ai khác.
Tôi biết tôi cũng như vậy.
Tôi chắc rằng bạn cũng thế.
Vậy nên bạn không cần phải làm họ cảm thấy tồi tệ thêm nữa.
Phần đồng cảm, nếu bạn chỉ làm cho ai đó cảm thấy tồi tệ, bạn chỉ đang giữ họ có trách nhiệm mà không có sự đồng cảm, bạn chỉ trở thành người chỉ huy quân đội.
Và điều gì xảy ra là mọi người cuối cùng tắt tiếng bạn hoặc họ không còn trung thực với bạn nữa vì họ không muốn cảm thấy mình liên tục thất bại.
Đúng rồi. Phần đồng cảm, nếu bạn chỉ có sự đồng cảm và bạn nói, tôi rất tiếc vì điều đó đã xảy ra.
Điều đó thật khó khăn. Tôi hiểu.
Nhưng bạn không giữ họ có trách nhiệm.
Sẽ không có động lực để thay đổi, đúng không?
Vì vậy, nó cần cả hai.
Và cách mà tôi thường huấn luyện, như, hãy xem một ai đó đã ăn uống thiếu kiểm soát, một cái gì đó tương tự.
Điều đầu tiên tôi sẽ nói, tôi hiểu tại sao điều đó xảy ra, bạn biết đấy, điều đó thực sự khó khăn.
Tiền đề của điều này là gì? Như, điều gì đã bắt đầu điều này?
Đúng rồi. OK, bây giờ hãy xem nếu chúng ta phải quay lại và làm lại từ đầu.
Một số điều nào chúng ta có thể làm để thiết lập một số rào cản?
Đúng rồi.
Tôi đã có một khách hàng, anh ấy là một quản lý quỹ đầu cơ.
Và khi anh bắt đầu làm việc với tôi, anh ấy đã ăn uống thiếu kiểm soát khá nhiều, tôi sẽ nói, gần như mỗi ngày.
Và tôi đã hỏi, OK, bạn nhận thấy điều này xảy ra ở đâu?
Và anh ấy nói, ừ, thường thì sau khi mọi người đã đi ngủ.
Và bạn biết đấy, tôi thấy mình ở trong bếp và điều đó cứ xảy ra.
Vậy nên OK, không hợp lý khi cấm bản thân mình ở trong phòng, đúng không?
Nhưng nếu chúng ta chỉ làm một vài điều để tăng cường sự chú ý của bạn, đúng không?
Đặt một bài đăng trên tủ nơi bạn để đồ ăn vặt, đúng không?
Không nói điều gì xấu hay gì cả, nhưng tôi đã nói, hãy viết xuống.
Tôi có đói không hay tôi chỉ đang buồn bã?
Sau đó, trên cửa của bạn, đúng không, khóa nó từ bên trong.
Điều đó không, bạn biết đấy, không cản bạn ra ngoài, nhưng bạn phải mở khóa nó, đúng không?
Như bạn đang phải bật não mình lên, đúng không?
Và càng nhiều rào cản bạn có thể đặt ra, mọi việc sẽ càng tốt hơn.
Càng nhiều khoảnh khắc chú ý mà bạn có thể có, nơi bạn phải đưa ra quyết định và bạn không ra ngoài bằng chế độ lái tự động.
Bởi vì tôi biết rằng bất cứ khi nào tôi có những khoảnh khắc ăn uống thiếu kiểm soát, điều đó xảy ra một lúc một lần,
thì cảm giác giống như không suy nghĩ.
Vâng, giống như một robot đã chiếm lấy. Chính xác.
Và với khách hàng cụ thể này, đúng không?
Anh ấy đã có một ngày làm việc khó khăn, quản lý quỹ đầu cơ, công việc rất căng thẳng.
Tôi đã nói, OK, nếu bạn đã có một ngày làm việc khó khăn,
điều đầu tiên cần làm khi bạn lái xe về nhà là nói, trời ơi, tôi đã có một ngày khó khăn ở công ty.
Đây thường là lúc tôi sẽ ăn uống thiếu kiểm soát, hãy nói ra thành tiếng, như hãy tên gọi nó.
Bạn biết ý tôi không?
Đôi khi chỉ cần đặt tên nó là đủ để dừng lại.
Ý tôi không phải là như nhau, nhưng tôi cũng gặp khó khăn với, tôi chắc rằng bạn biết, như ADHD
trong các cuộc trò chuyện, tôi có điều gì đó để nói, tôi có điều gì đó để nói.
Tôi muốn nói, tôi muốn nói, tôi muốn nói, tôi muốn nói điều đó, đúng không?
Và tôi sẽ cắt ngang cuộc trò chuyện của người khác và làm họ cảm thấy tồi tệ.
Và vì vậy tôi vẫn có khuynh hướng đó.
Nhưng bây giờ tôi sẽ nói, nếu tôi bắt đầu, tôi sẽ nói, ôi, tôi xin lỗi.
Tôi đã xen vào. Xin hãy hoàn thành. Đúng không?
Và vì vậy, chỉ cần gọi tên nó cho chính mình
có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong việc thay đổi hành vi.
Điều gì được theo dõi thì sẽ được thay đổi.
Tôi thực sự muốn tập trung vào vấn đề tâm lý của cả việc tập thể dục và giảm cân
bởi vì trong tất cả các nghiên cứu mà tôi thực hiện kể cả với các cuộc trò chuyện của bạn và các cuộc trò chuyện khác, rõ ràng điều cơ bản nằm dưới
tất cả những điều mà chúng ta sẽ nói đến là việc có động lực, có kỷ luật và làm chủ tâm trí của chính mình.
Bởi vì như bạn đã nói, chúng ta có thể có tất cả các kế hoạch ăn kiêng trên thế giới
và nhiều hoặc tất cả trong số chúng có thể hoạt động, nhưng nếu không có tâm lý về cách giảm cân
và làm động lực cho bản thân đến phòng tập thể dục, thì không có gì thực sự quan trọng.
Vậy còn điều gì khác chúng ta cần nghĩ đến khi cố gắng hiểu
cách làm chủ con quái vật bên trong tâm trí chúng ta?
Có rất nhiều điều để khám phá ở đây. Tốt. Tôi sẽ bắt đầu với điều này.
Bạn có biết Ethan Suplee không?
Bạn có quen thuộc với anh ấy không?
Vậy Ethan là một diễn viên.
Anh ấy đã tham gia My Name is Earl.
Anh ấy đã xuất hiện trong American History X và Remember the Titans,
một số bộ phim lớn mà anh ấy đã tham gia, cả Wolf of Wall Street nữa.
Và anh ấy đã nặng hơn 500 pound, như bạn biết đấy, mọi người đều biết đến anh ấy như là
người đàn ông rất to lớn trong những bộ phim và chương trình đó.
Bây giờ anh ấy nặng khoảng 220 pound và trông giống như sẽ đóng vai một
người lính trong một chương trình, đúng không?
Và anh ấy đã nói một điều mà thực sự đọng lại trong tôi.
Anh ấy đã nói, nếu ngôi nhà đang cháy, hãy chỉ cần ra khỏi ngôi nhà.
Chúng ta có thể lo lắng về việc tại sao ngọn lửa bùng lên sau này, nhưng hãy chỉ ra ngoài.
Và có rất nhiều sự tê liệt do phân tích ở ngoài kia
khiến mọi người không thật sự bắt đầu.
Và nếu tôi đặt hai đĩa thức ăn khác nhau trước mặt bạn, bạn biết đấy, một bên là hamburger phomai, khoai tây chiên và tất cả những thứ này. Còn bên kia là thịt nạc, rau củ. Chúng ta biết cái nào có lợi hơn cho sức khỏe, đúng không? Mọi người sẽ tranh luận về những điều nhỏ nhặt này, như chế độ ít tinh bột, ít chất béo, những thứ tương tự. Hãy ra khỏi nhà. Ngừng ăn nhiều loại thực phẩm giàu năng lượng và có vị ngon hấp dẫn này. Hãy bắt đầu từ bỏ chúng. Và Ethan, tôi nghĩ là Ethan, anh ấy có một điều như thế này. Anh ấy nói mỗi khi anh đăng một bức ảnh trong phòng tập, anh sẽ nói: “Hôm nay tôi đã tiêu diệt bản sao của mình.” Và tôi chưa bao giờ hiểu điều đó. Sau đó, tôi đã đọc một bài đánh giá tổng quan về những người duy trì thành công việc giảm cân. Có nghĩa là giảm cân, chúng ta biết rằng các chế độ ăn có thể giúp bạn giảm cân, nhưng chúng thường không hiệu quả về lâu dài vì sự tuân thủ của mọi người giảm dần và họ chỉ dần dần lấy lại cân nặng theo thời gian. Nếu chúng ta nhìn vào khoảng ba năm sau khi giảm cân lần đầu, thì tùy thuộc vào thống kê bạn sử dụng, có từ 90 đến 95% người lại tiếp tục lấy lại gần như toàn bộ số cân đã giảm. Nghiên cứu này nói về những người đã thành công trong việc giữ gìn thành quả trong một khoảng thời gian dài. Vì vậy, đây chính là những “con kỳ lân”, đúng không? 5 đến 10% người thực sự có được thành công lâu dài. Và có những điều trên đó mà bạn có thể mong đợi, bạn biết đấy, họ thực hành một số hình thức kiềm chế nhận thức. Họ thực hiện kiềm chế nhận thức như tính lượng calo hoặc ăn ít tinh bột hoặc ăn hạn chế thời gian hoặc một hình thức kiềm chế nào đó. Nhưng điều nổi bật mà tôi thấy, khiến tôi chú ý là rất nhiều người trong số họ đã xác định và chỉ ra rằng họ cảm thấy như họ cần phải phát triển một bản sắc mới. Tôi đã nhắn tin cho Ethan và nói: “Có phải đây là điều bạn nghĩa là tôi đã tiêu diệt bản sao của mình không?” Anh ấy nói: “Đúng chính xác là điều tôi muốn nói.” Và vì vậy, một trong những điều tôi sẽ nói với mọi người bây giờ là hãy suy nghĩ về người mà bạn muốn trở thành. Hãy hình dung họ. Suy nghĩ xem bạn nghĩ thói quen và hành vi của họ trong cuộc sống hàng ngày sẽ như thế nào? Bây giờ hãy đảo ngược lại và bắt đầu lập kế hoạch ngược lại, đúng không? Bạn đã đề cập đến động lực và suy nghĩ của tôi đã thay đổi về động lực. Nhiều người chờ đợi để được thúc đẩy hoặc truyền cảm hứng và, ồ, tôi nghĩ tất cả những điều đó đều rất tuyệt. Nhưng trong quá trình bất cứ việc gì, và tôi sẽ mang nó trở lại với bạn và việc xây dựng một công ty khởi nghiệp. Tôi đoán có những ngày mà bạn không có động lực để làm những gì bạn đang làm, đúng không? Vâng, đúng như vậy. Rất nhiều ngày như thế. Nên động lực là tuyệt vời khi nó đến. Tôi nói rằng đó giống như nitro trên một chiếc xe hơi, đúng không? Nó cho bạn một cú thúc nhanh chóng và khiến bạn chạy nhanh hơn rất nhiều. Nhưng kỷ luật mới là bình xăng. Đó chính là nó. Tôi nói với mọi người, hãy tách cảm xúc của bạn ra khỏi quá trình. Được không? Tôi có một cách tính toán rất lạnh lùng khi tôi nhìn vào các mục tiêu của mình. Mục tiêu của tôi là gì? Điều gì sẽ cần để đạt được nó? Một số công việc và thời gian, đúng không? Không quan trọng bạn có cắt nó như thế nào. Hãy lấy ví dụ, tôi đã giành chiến thắng tại Giải vô địch Thế giới Masters về cử tạ vào năm 2022. Nó đã mất của tôi. Cảm ơn. Tôi đã tham gia mở Giải Thế giới vào năm 2015, thiết lập kỷ lục thế giới về squat ở đó, nhưng sau đó gặp nhiều chấn thương khác nhau và nhiều cơn đau. Tôi đã mất bảy năm để trở lại và giành chiến thắng. Nhưng đã có những lúc tôi rất không có động lực để đến phòng tập thể dục vì tôi không thể nâng nặng. Tôi cảm thấy, bạn biết đấy, mình đang chịu rất nhiều đau đớn. Nhưng tôi biết nếu tôi muốn quay trở lại, đây là những gì sẽ xảy ra. Và vì vậy, không quan trọng tôi có động lực hay không. Tôi phải làm những điều mà tôi đã nói sẽ làm. Và tôi nói với mọi người, hãy cố gắng tách cảm xúc của bạn ra khỏi quá trình cần thiết để đạt được nó. Và điều đó thực sự rất khó cho nhiều người để làm. Nhưng đây là điều, khi bạn thực hiện quá trình, bạn bắt đầu thấy kết quả và sau đó động lực trở nên bền vững hơn, đúng không? Điều khó khăn là khi bạn ở trong điều kiện kém và không thấy tiến bộ. Vì vậy, khi tôi huấn luyện mọi người về những điều này, phần lớn là cố gắng xây dựng sự tự tin của họ. Nhiều người bắt đầu một quyết tâm năm mới, giả sử, vì bây giờ là đầu năm. Tôi sẽ đi tập gym năm ngày một tuần. Tôi nói: “Dừng lại, bạn chưa từng đi tập gym một lần nào.” Thay vào đó, hãy bắt đầu với điều này: bạn sẽ hoạt động ít nhất một giờ trong ba ngày một tuần. Hãy bắt đầu từ đó. Nếu bạn đi năm ngày, thật tuyệt, đúng không? Nhưng nó khác. Nếu bạn nói bạn sẽ đi năm ngày và chỉ đi ba ngày, bạn sẽ cảm thấy rất tệ về bản thân. Bạn nói bạn sẽ đi ba ngày và đã đi ba ngày thì bạn sẽ cảm thấy rất tốt về bản thân. Vậy điều gì sai khi cảm thấy tệ về bản thân? Nên có một năm 2017, tôi đã nói: “Tôi gọi cho mỗi ngày, Steve”. Và tôi đã nói: “Tôi sẽ đi tập gym mỗi ngày trong năm 2018.” Tôi tin rằng đã như vậy, và tôi sẽ không nói cho bạn biết điều gì đã xảy ra vì tôi nghĩ bạn biết. Nhưng tôi muốn hỏi một câu hỏi. Điều gì sai khi đặt ra một mục tiêu lớn và sau đó thất bại và cảm thấy tệ về bản thân? Bạn biết đấy, có nhiều phiên bản khác nhau về những gì xây dựng sự tự tin. Nhưng tôi nghĩ một trong những điều đó là giữ lời hứa mà bạn đã hứa với chính mình, đúng không? Cũng như chỉ đơn giản là làm những điều mà bạn đã nói sẽ làm. Và đó là lý do tôi nói với mọi người, như, ừm, đối với tôi, nếu tôi nói tôi sẽ đi tập bốn hoặc năm lần một tuần, đó không phải là vấn đề. Bởi vì đối với tôi, thật sự cần kỷ luật để giữ tôi ở lại khỏi phòng gym, đúng không? Tôi yêu việc đó. Đó rất thú vị đối với tôi. Nhưng nếu bạn là người chưa tham gia, hãy bắt đầu với một điều gì đó như không phải là tôi không nói không nên tham vọng tổng thể. Nhưng bạn phải xây dựng sự tự tin theo từng bước. Ví dụ, tôi sẽ quay lại trải nghiệm cá nhân của mình. Tôi đã nói vào năm 2015, tôi đã thiết lập kỷ lục squat thế giới với số cân là 668 pound trong hạng cân 205 pound. Nhưng khi tôi mới bắt đầu tập nâng tạ, tôi đã rất tệ ở squat. Tôi có đôi chân dài.
Tôi thực sự là một trong những huấn luyện viên cử tạ hàng đầu thế giới. Tôi đã xem video về động tác squat của mình và nói rằng, tôi không biết bạn đã làm điều đó như thế nào. Và squat thực sự khiến tôi cảm thấy rất áp lực. Tôi đã rất sợ khi cố gắng thực hiện nó. Lưng tôi thì đau, bạn biết đấy, đủ thứ vấn đề như vậy. Cuối cùng, tôi đã thực hiện squat với trọng lượng lên tới sáu trăm sáu mươi tám pounds. Nhưng lần đầu tiên tôi vào phòng gym, tôi không thể làm được. Năm năm đầu tiên, mười năm đầu tiên, tôi thậm chí không thể tưởng tượng điều đó, đúng không? Một trong những điều tôi thường nói với mọi người về sự tự tin là tôi từng nghĩ rằng nếu tôi squat với số trọng lượng đó, bốn hay năm trăm pounds sẽ cảm thấy dễ dàng. Tuy nhiên, nó vẫn nặng. Tôi chỉ trở nên tốt hơn trong việc xử lý nó, đúng không? Tôi sử dụng phép ẩn dụ này cho cuộc sống bởi vì cuộc sống không dễ dàng hơn, nhưng bạn có thể trở nên tốt hơn trong việc đối mặt với những điều đó. Và sự tự tin tôi xây dựng để có thể làm điều đó đến từ việc lặp đi lặp lại, làm đi làm lại nhiều lần. Đó là điều mọi người cần. Vấn đề là họ không có sự lặp lại vì họ làm những điều như bạn đã nói, đó là họ bắt đầu. Sẽ giống như tôi vào phòng gym lần đầu tiên và nói rằng, tôi sẽ squat bốn trăm pounds. Tôi sẽ trở nên tồi tệ như một đống bột, đúng không? Nhưng nếu tôi làm được, nếu tôi làm những gì tôi có thể vào thời điểm đó và từ từ xây dựng sự tự tin đó, tôi có thể đạt được điều gì đó mà bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ là có thể. Tôi nghĩ Jordan Peterson đã nói với tôi rằng khi ông ấy làm việc với một số bệnh nhân lâm sàng của mình, điểm khởi đầu của họ rất nhỏ đến mức gần như khiến họ cảm thấy xấu hổ. Vì vậy, họ không làm điều đó. Ông ấy nói rằng ông ấy đã làm việc với những người mà thực sự không thể ra khỏi giường vì sự trầm cảm của họ quá nặng nề và việc nói với ai đó rằng mục tiêu của họ chỉ đơn giản là đi bộ xuống hành lang và quay lại, thì cảm thấy quá nhỏ bé và không đáng kể đến mức họ chỉ nghĩ rằng, không, điều đó không quan trọng. Tôi sẽ không làm điều đó. Có rất nhiều người ngoài kia đang lắng nghe ngay bây giờ. Và họ nghĩ về điểm khởi đầu của họ có thể là gì. Và có thể thực sự chỉ là ra khỏi nhà, đi giày vào và đi bộ năm phút. Nhưng trong đầu họ, họ sẽ nói, điều đó không có tác dụng gì. Điều đó sẽ không giúp tôi đến được đỉnh núi mà tôi biết là tôi cần phải đến. Vì vậy, tôi sẽ không làm phiền. Có rất nhiều người như vậy. Và tôi có nghĩa là, bạn biết đấy, bạn có thể lấy câu nói sáo rỗng mà bạn muốn, bạn biết đấy, hành trình của ngàn dặm bắt đầu bằng một bước chân. Làm thế nào để ăn một con voi? Một miếng một lần. Tôi có ý là, nó sáo rỗng, nhưng rất đúng, đúng không? Và tôi nghĩ nếu bạn đang leo núi, nếu bạn chỉ nhìn vào đỉnh, bạn sẽ cảm thấy như mình không tiến bộ, đúng không? Vì vậy, nếu bạn muốn leo núi, hãy nhớ lại ngọn núi mà bạn muốn leo lên, nhưng khi bạn leo lên, hãy nhìn vào cái ledge tiếp theo và chỉ cần làm vậy như là một điểm kiểm tra, đúng không? Có người đã hỏi tôi một lần, nếu ai đó có nhiều trọng lượng để giảm, như là hơn một trăm pounds, bạn sẽ khuyên họ bắt đầu từ đâu? Tôi sẽ nói, bạn biết đấy, tôi nhìn vào họ hiện tại, thói quen của họ là gì, hành vi của họ như thế nào? Họ đang làm gì về mặt tập thể dục? Hãy để chúng ta đưa họ đến cái ledge tiếp theo, đúng không? Vậy hãy để chúng ta, bạn biết đấy, chúng ta có thể đi vào điều này. Nhưng, bạn biết đấy, nếu họ đang uống một đống soda mỗi ngày, cố gắng để họ uống thẳng nước thì điều đó có thể cảm thấy rất ngột ngạt đối với họ, đúng không? OK, soda ăn kiêng thì tốt hơn soda thông thường. Và mọi người có thể tranh luận về điều đó, nhưng tôi có thể trích dẫn các nghiên cứu về điều này. OK, họ đang ăn một số thực phẩm cụ thể. Chúng ta có thể làm điều gì đó gần giống với những gì họ đã làm, nhưng tìm cách cắt giảm một số calo từ đó, đúng không? Hãy thử và tôi sẽ cố gắng gần gũi hơn với nơi họ đang ở và sau đó từ từ kéo họ quay lại theo hướng này. Khi bạn nghĩ về những gì cần thiết để ai đó quyết định thay đổi cuộc sống của họ, thường có vẻ như có một sự kiện tiêu cực nào đó xảy ra. Như tôi đang nói ở đây về lý do thúc đẩy đằng sau quyết định thay đổi, giảm cân hay xây dựng cơ bắp. Bạn có thấy điều này thường xuyên không, rằng có một khoảnh khắc xúc tác nào đó? Bạn thực sự thấy nhiều điểm tương đồng giữa cách những người nghiện nói và người đã giảm nhiều cân về việc họ phải phát triển một bản sắc mới. Họ thường phải tìm một nhóm bạn mới, không phải vì lý do nào đó. Nhưng nếu bạn nghĩ rằng nếu bạn đang giao du với một số người nhất định và bạn rất thừa cân, bạn có lẽ đã kết giao với những người có thói quen tương tự như bạn. Và ngay cả khi bạn vẫn quan tâm đến những người đó, khi bạn bắt đầu ra khỏi tình trạng đó, có một vài điều đang xảy ra. Một, nếu họ không tham gia cùng bạn trong những điều bạn đang làm, điều đó tạo ra một khoảng cách. Và mọi người cũng có thể rất thiếu tự tin khi những người họ biết bắt đầu cải thiện bản thân và họ bắt đầu cố kéo họ trở lại như những con cua trong xô. Đúng vậy. Tại sao bạn phải ăn cái đó? Tại sao bạn không thể thưởng thức cái này? Tại sao bạn không thể, bạn biết đấy, là bởi vì bạn đang soi gương cho họ bằng cách thay đổi cuộc sống của mình, đúng không? Đúng vậy, đúng vậy. Vì vậy, bạn biết đấy, tôi. Tôi không nghĩ là anh ấy phản đối tôi nói về điều này. Anh trai tôi là một người nghiện và anh ấy cũng đã vào tù trong một thời gian. Anh đã trải qua rất nhiều điều tồi tệ trong cuộc sống. Và tôi muốn hỏi anh, tôi đã nói rằng, đi tù có phải là điểm đáy của anh không? Và anh ấy nói, không. Anh ấy nói, thành thật mà nói, một ngày nọ, tôi chỉ thức dậy và nhận ra tôi đã mất hết mọi thứ. Tôi có một công việc và tôi mất nó. Tôi có một ít tiền và tôi mất nó. Tôi có một mối quan hệ và tôi mất nó. Tôi chỉ cảm thấy chán ngấy với việc thua lỗ. Và không phải lúc nào cũng vậy, nhưng bạn nghe rất nhiều câu chuyện tương tự từ những người đã thay đổi cuộc sống một cách đáng kể khi họ đến một mức độ nào đó mà họ cảm thấy chán ngấy với cách sống của họ.
Và họ đã nhận ra rằng nếu tôi không thực hiện một thay đổi nào đó, điều này sẽ tiếp tục. Và tôi nghĩ rằng điều đó đòi hỏi một sự tự nhận thức, điều mà rất khó khăn và việc có được chiếc gương phản chiếu ngay trước mắt bạn thực sự là rất khó. Tôi có thể liên hệ điều này đến những lĩnh vực khác trong cuộc sống. Nhưng chính cái lý do đó thực sự nằm ở trung tâm của vấn đề, bởi vì cuối cùng, nếu bạn không có một lý do thực sự mạnh mẽ. Thì thật khó khăn khi bạn bắt đầu mất động lực. Bạn biết đấy, tôi đã xem một câu chuyện về một chàng trai đã bị đau tim khi anh ta khoảng bốn mươi tuổi và sau đó anh ta đã giảm một trăm năm mươi cân. Và anh ấy nói, mỗi khi tôi bắt đầu cảm thấy như không có động lực hoặc tôi bắt đầu cảm thấy muốn quay lại những thói quen xấu, tôi nghĩ về việc con tôi lớn lên mà không có bố và điều đó làm cho tôi dễ dàng hơn rất nhiều. Và vì vậy, khi bạn có một lý do thực sự mạnh mẽ, nó khiến cho việc vượt qua dễ dàng hơn. Tôi không nói rằng tôi hoặc bạn sẽ có thể tìm ra câu trả lời ở đây. Nhưng tôi cảm thấy có lẽ có điều gì đó chúng ta có thể đưa ra cho câu hỏi về cách nuôi dưỡng lý do. Có điều gì đó mà bạn làm trong những ngày đó không? Có bất kỳ kỷ luật nào bạn nghĩ rằng bạn có thể áp dụng mà sẽ giữ cho lý do luôn hiện diện? Tôi sẽ đưa ra một ý kiến. Một điều mà đã giúp tôi một chút là chỉ việc thay đổi hình nền trên điện thoại của tôi thành một hình ảnh gợi nhớ cho tôi về người mà tôi muốn trở thành. Và điều đó có nghĩa là ngay cả khi nó mang lại cho tôi một phần trăm củng cố tâm lý để tôi rơi vào quyết định đúng đắn liên quan đến chế độ ăn uống hoặc thể dục, có thể điều đó sẽ giúp, bạn biết không, bởi vì nó luôn ở đó. Có một vài điều tôi nghĩ đến. Tôi nghĩ về những người mà tôi quan tâm trong cuộc sống và muốn làm cho họ tự hào. Nghĩ về các con của tôi, bạn biết không, tôi muốn chúng nhớ bố mình như thế nào, bạn biết không? Tôi có thể nhớ lại việc trở lại sau tất cả những chấn thương này và tôi đã tập luyện trong garage một ngày nọ và con gái tôi, lúc đó nó sáu tuổi. Nó là một đứa trẻ rất năng động và nó sẽ quan sát tôi. Đôi khi nó sẽ vào và cùng tôi thực hiện một vài động tác nâng tạ. Và tôi đã giải thích cho nó lý do tại sao tôi làm những điều này và tại sao nó quan trọng với tôi. Và tôi đã nói, bạn biết đấy, bố gần như đã là một nhà vô địch thế giới. Tôi đã rất gần và, bạn biết không, đó sẽ là điều mà tôi thực sự trân trọng nếu tôi có cơ hội làm điều đó. Và nó đã hỏi, bố có định cố gắng trở thành một nhà vô địch lần nữa không? Và nó đã nói theo cách của một đứa trẻ mà như, nhưng ôi trời, khi nó nói như vậy, bất cứ khi nào tôi cảm thấy mệt mỏi, bất cứ khi nào tôi cảm thấy chán nản hay thế nào đó, tôi chỉ nhớ đến câu hỏi của con gái tôi, “Bố có định cố gắng trở thành một nhà vô địch lần nữa không?” Điều đó khiến mọi thứ dễ dàng hơn, bạn biết không? Và thế là tôi đã có điều đó, nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng nó rất hiệu quả vào năm 2022. Lúc đó tôi đang trải qua rất nhiều khó khăn cá nhân. Và tôi đã tưởng tượng đến các con của mình trên điện thoại và tôi nhìn vào đó. Và tôi gần như đã khóc trước khi thực hiện các động tác nâng tạ vì tôi quá phấn khích và hào hứng. Và đó chính là lý do của tôi. Tôi nghĩ về các con của tôi và tôi cũng nghĩ về, bạn biết không, bố mẹ của tôi và những người tuyệt vời muốn làm cho họ tự hào. Và thật lòng mà nói, như tôi, người hùng cá nhân của tôi là ông tôi. Ông tôi là một phần của thế hệ vĩ đại nhất. Ông là người hài hước nhất mà tôi từng gặp với sự chính trực lớn hơn bất kỳ ai tôi từng biết. Và vì vậy nhiều lần khi tôi nghĩ về người mà tôi muốn trở thành, tôi nghĩ về ông tôi và, bạn biết không, cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn nghĩ về điều đó trước khi nếu tôi cảm thấy động lực thấp hoặc nếu tôi thực sự đã làm hỏng điều gì đó, bạn biết đấy, kiểu như vậy. Hãy đi đến những vấn đề kỹ thuật. Vâng, hãy bắt đầu nào. Vì vậy, chúng ta đang nói về chế độ ăn kiêng và giảm cân. Nếu tôi đang cố gắng giảm cân, tôi có nên đếm calo của mình không? À, điều đầu tiên gây nhầm lẫn, mọi người giả định rằng calories in và calories out là điều giống nhau như việc đếm calo. Điều đó giống như nói rằng trong việc tiết kiệm tiền, bạn phải kiếm nhiều hơn bạn chi tiêu là giống như việc giữ ngân sách. Giữ ngân sách có thể giúp bạn tiết kiệm tiền, nhưng không phải là điều giống nhau. Vậy hãy phân tích calories và calories out. Calories in thì khá đơn giản. Đó là thực phẩm bạn ăn, đúng không? Những calo trong thực phẩm mà bạn ăn. Giờ tôi sẽ thêm một điều kiện vào đó, đó là năng lượng có thể trao đổi. Vì vậy, khi chúng ta nói về calo, calo thực sự là một đơn vị năng lượng. Và vì vậy, tôi có một số người sẽ nói, ồ, calo không phải là một thứ thực sự. Bạn không thể nhìn calo dưới kính hiển vi của chúng tôi. Bạn đúng. Nó chỉ những năng lượng tiềm năng chứa trong các liên kết hóa học của thực phẩm mà thông qua quá trình tiêu hóa, hấp thụ và chuyển hóa, năng lượng đó được đưa vào cơ thể một cách này hay cách khác. Đây là năng lượng vào hệ thống. Calories out thì phức tạp hơn. Vì vậy, điều đó liên quan đến một vài đầu ra năng lượng khác nhau. Đầu tiên là tỷ lệ chuyển hóa cơ bản của bạn. Vì vậy, BMR của bạn cơ bản là chi phí duy trì các chức năng cơ bản của cơ thể. Nếu bạn chỉ nằm đó, không hoạt động, thì đó là số calo mà cơ thể bạn sẽ đốt cháy. Và thực sự đối với hầu hết mọi người, đó là phần lớn calo mà họ đốt cháy mỗi ngày. Nó dao động từ khoảng 50 đến 70 phần trăm, tùy thuộc vào mức độ hoạt động của họ. Và nó cũng thay đổi từ người này sang người khác. Vì vậy, là một người đàn ông với cơ bắp khá lớn, tỷ lệ BMR của bạn sẽ lớn hơn của tôi vì bạn có nhiều điều xảy ra hơn ở đó. Đúng vậy, bạn có thể liên kết ít nhất 90% sự biến đổi trong BMR với khối lượng cơ nạc của một người. Được thôi, nếu bạn nhìn vào các nghiên cứu, nó có mối tương quan rất chặt chẽ với khối lượng cơ nạc, đúng không, bởi vì mô nạc hoạt động trao đổi chất nhiều hơn mô không nạc. Vì vậy, BMR là một phần, sau đó bạn có cái gọi là hiệu ứng nhiệt của thực phẩm. Vì vậy, TEF của bạn, cơ thể chúng ta giống như một ẩn dụ kém, nhưng một ẩn dụ hiệu quả là như ô tô, như động cơ đốt trong. Bạn không chỉ cho xăng vào xe của mình. Đột nhiên, nó tự động khởi động. Bạn phải khởi động nó.
Pin máy tính đã cung cấp năng lượng để bạn có thể rút được năng lượng từ nhiên liệu, đúng không? Cơ thể bạn phải cung cấp năng lượng để trích xuất năng lượng từ thực phẩm bạn ăn. Và vì vậy, nhiều sự nhầm lẫn mà mọi người nói rằng, à, calorie vào, calorie ra, giả định rằng tất cả calorie đều bằng nhau. Điều này không đúng, vì TEF (hiệu ứng nhiệt) đã tính đến điều này, vì chẳng hạn, protein có hiệu ứng nhiệt cao hơn carbohydrate hoặc chất béo. Nếu bạn nhìn vào protein, nó cần nhiều năng lượng hơn để xử lý cơ bản. Đúng vậy. Vì vậy, nếu bạn nhìn vào chất béo, chẳng hạn, TEF khoảng từ 0 đến 3%, có nghĩa là nếu bạn ăn 100 calorie từ chất béo, bạn sẽ hấp thụ khoảng 97 đến 100 calorie từ đó. Carbohydrate thì khoảng từ 5 đến 10%. Nếu bạn ăn 100 calorie từ carbohydrate, bạn sẽ hấp thụ khoảng 90 đến 95 calorie từ đó. Nhiều điều phụ thuộc vào hàm lượng chất xơ, càng nhiều chất xơ thì năng lượng có thể chuyển hóa càng thấp. Thực tế, chất xơ cũng có hiệu ứng nhiệt cao. Protein thì khoảng 70 đến 80%. Nếu bạn ăn 100 calorie từ protein, bạn sẽ hấp thụ khoảng 70 đến 80 calorie. Vì vậy, có một số người sẽ nói rằng, à, có calorie âm. Không, những thứ đó không tồn tại. Bạn luôn nhận được nhiều năng lượng hơn so với bạn đã tiêu thụ. Nhưng một số thứ thì thấp hơn so với những thứ khác, đúng không? Vậy TEF chiếm khoảng 5 đến 10% năng lượng bạn tiêu thụ mỗi ngày.
Bây giờ chúng ta có BMR, TEF. Và sau đó bạn có hoạt động thể chất của mình, mà chúng ta có thể chia thêm thành hai loại khác nhau. Loại đầu tiên rất rõ ràng, đó là tập thể dục, phải không? Bạn đến phòng tập, đốt cháy một số calorie, và đó là năng lượng tiêu thụ. Loại thứ hai thì ít trực quan hơn. Nó gọi là hoạt động không tập thể dục, trao đổi nhiệt, hay NEAT. Và đó là những cử động nhỏ không ý thức mà bạn thực hiện mỗi ngày. Ví dụ như những gì tôi đang làm. Như bây giờ thì không phải là vô thức vì tôi đang suy nghĩ về nó. Nhưng khi bạn nói chuyện bằng tay, đi đi lại lại, phải không? Thực tế, họ đã chỉ ra rằng những người có cái mà họ gọi là kiểu hình kháng béo phì, khi họ ăn nhiều hơn, họ có xu hướng trở nên chủ động hơn mà không nhận ra. Và vì vậy, những người có xu hướng béo phì hơn, khi họ ăn nhiều thực phẩm, họ không có xu hướng bù đắp bằng cách trở nên chủ động hơn một cách tự phát. Thú vị đấy.
Và mọi người thì có phần tiểu tiết, nhưng nó quan trọng để hiểu sự khác biệt. Tôi nghe mọi người nói, à, tôi sẽ đi bộ cầu thang để tăng NEAT của mình. Không, không, bạn đã đưa ra một quyết định, đó là tập thể dục. OK, lý do là NEAT thực sự không thể điều chỉnh một cách có ý thức, đúng không? Và vì vậy, tôi sẽ đưa cho bạn một ví dụ cực đoan về điều này. Khi tôi chuẩn bị cho buổi biểu diễn thể hình cuối cùng của mình vào năm 2010, sự mệt mỏi mà bạn phải đối mặt là không thể tin được. Thật khó để mô tả bằng lời. Đó là cảm giác đè nén tâm hồn, có thể nói như vậy. Và tôi đã tập luyện hai giờ tại phòng tập hôm ấy. Tôi đã tập cardio trong một giờ, về nhà và tôi nhớ đã ngồi xuống ghế sofa, và vợ cũ của tôi, lúc đó, đã cho chương trình thực tế “nữ gia đình thực sự của quận nào đó” lên TV. Tôi ghét những chương trình đó, nhưng điều khiển từ xa thì cách đó khoảng bảy feet. Tôi đã xem toàn bộ chương trình. Tôi không đứng dậy di chuyển vì tôi quá mệt mỏi. Đó là một ví dụ về NEAT và NEAT rất có thể điều chỉnh. Họ đã chỉ ra rằng ngay cả một sự giảm 10% trọng lượng cơ thể cũng có thể làm giảm NEAT từ bốn đến năm trăm calorie mỗi ngày. Vì vậy, nhiều người kết thúc việc di chuyển ít hơn mà không nhận ra.
Vì vậy, đây là điều quan trọng. Bạn có calorie vào, bạn có calorie ra. BMR cộng với EF cộng với NEAT cộng với tập thể dục. Mọi người nghĩ rằng hai điều này là tĩnh. Chúng không tĩnh. Và đó là điều tôi thường nói trong cuốn sách. Chúng ta có nhiều sự thích nghi khác nhau chống lại việc giảm cân. Thứ nhất là về phía chuyển hóa. Khi bạn giảm trọng lượng cơ thể, BMR của bạn giảm. Nhưng một phần của điều đó là vì bạn mang ít trọng lượng hơn, phải không? Vì vậy, nếu tôi nặng hai trăm pound và giảm xuống còn một trăm tám mươi pound, tôi chỉ mang ít khối lượng hơn. Và vì vậy, BMR của bạn sẽ giảm một chút, điều này lại là, đó là tỷ lệ trao đổi cơ bản của bạn, đúng không, đó là cái giá để giữ cho mọi thứ hoạt động, cơ bản là như vậy. Nhưng thực tế có cái gọi là thích nghi chuyển hóa, điều này cho thấy rằng với một sự giảm trọng lượng cơ thể 10% trung bình, bạn có thể thấy sự giảm đáng kể hơn cả những gì bạn mong đợi, khoảng 15% cho BMR.
Vì vậy, hãy lấy một ví dụ ở đây, vì mọi người sẽ nói, à, thâm hụt calorie không hiệu quả với tôi vì bạn biết đấy, tôi đã ăn bao nhiêu calorie. Tôi đã tập thể dục bao nhiêu thời gian và tôi đã. Bạn biết đấy, thì đã xảy ra điều gì? Chà, bạn nghĩ rằng bạn đang ở trong thâm hụt calorie. Nhưng hãy lấy tôi làm ví dụ, OK, BMR của tôi, tôi đã đo nó. Nó khoảng hai ngàn calorie, một chút thấp hơn. Khoảng hai ngàn calorie. Tổng chi tiêu năng lượng hàng ngày của tôi khoảng ba ngàn bốn trăm calorie mỗi ngày. Vì vậy, đó là tất cả các thứ này được cộng lại, đúng không. Nhưng nếu tôi giảm 10% trọng lượng cơ thể, đối với tôi, hai ngàn bảy trăm calorie mỗi ngày là một thâm hụt calorie khá đáng kể. Nhưng nếu tôi giảm 10% trọng lượng cơ thể, nếu tôi giảm BMR của mình 15%, 15% của hai ngàn calorie, những ngày đó, 300 calorie giảm NEAT của tôi 400 calorie, đó là 700 calorie. Đột nhiên, thâm hụt đó không còn là thâm hụt nữa. Đó bây giờ là duy trì, đúng không. Giờ thì điều này không xảy ra tất cả cùng một lúc. Đây là một điều tiến triển theo thời gian. Nhưng có lý do, như tôi nói với mọi người, tôi như, nếu đó là một thâm hụt calorie, ngay khi bạn đã làm điều đó, mãi mãi, bạn sẽ chết đói, đúng không. Nhưng tất cả chúng ta, hầu hết chúng ta đã trải qua kinh nghiệm bắt đầu một chế độ ăn kiêng, giảm một số cân, và cuối cùng, ngay cả khi bạn ăn giống nhau, tập thể dục giống nhau, nó sẽ bằng phẳng, đúng không. Và sau đó bạn phải làm điều gì đó khác để tiếp tục tạo ra thâm hụt đó.
Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn bạn cung cấp:
Và theo một cách khác, đó là ở một bên, nơi mà điều này như đang chống lại bạn để cố gắng đưa bạn quay trở lại với trọng lượng cơ thể ban đầu của bạn, đúng không? Chúng ta nói về cân nặng, việc tăng cân trở lại. Phía bên kia là hormone đói của bạn tăng lên khi bạn ăn kiêng, đúng không? Vậy nên họ đã cho thấy những người béo phì giảm cân để trở thành người có trọng lượng bình thường khi bạn so sánh họ với những người có trọng lượng bình thường chưa bao giờ béo phì với khối lượng cơ tương tự. Những người từng béo phì có tổng mức tiêu thụ năng lượng hàng ngày thấp hơn. Và họ có các chỉ số đói cao hơn. Họ có sự thèm ăn cao hơn. Vì vậy, điều này hoạt động trên cả hai mặt của phương trình đó để đẩy bạn trở lại.
Vì vậy, lập luận ngược lại là, ồ, bạn biết đấy, tôi đã ăn một lượng calo này mà lẽ ra phải là thâm hụt calo và tôi không giảm cân. Hay là, bạn biết đấy, tất cả calo đều giống nhau. Tôi sẽ nói với mọi người rằng tất cả calo đều giống nhau vì việc nói rằng một calo không phải là một calo giống như nói rằng những kim đồng hồ trên đồng hồ là khác nhau. Không, chúng chỉ là một đơn vị đo lường. Tất cả các nguồn calo không giống nhau.
Vậy hãy lấy ví dụ về ngân sách, đúng không? Tôi đã dùng ví dụ đó trước đây, xe thể thao, được rồi. Vậy giả sử ai đó kiếm được triệu đô la một năm, đúng không? Nếu họ muốn chi 100, hãy giả sử không có khoản vay chỉ để dễ dàng. Nếu họ muốn chi 150.000 đô la cho một chiếc xe thể thao, nhưng họ vẫn có thể trả được tiền thế chấp của họ, họ có thể chăm sóc trách nhiệm của họ và họ có thể để dành tiền cho lương hưu. Họ có thể mua chiếc xe thể thao đó không? Chắc chắn, họ có thể, đúng không? Và liệu đó có phải là một khoản đầu tư xấu không? Tôi đoán bạn có thể lập luận rằng đó là một khoản đầu tư xấu vì họ có thể đặt 150.000 đô la vào những khoản đầu tư đó. Nhưng có thể chiếc xe thể thao đó khiến họ cảm thấy tốt hơn và đem lại cho họ một chút động lực để tiếp tục làm việc và những điều liên quan.
Nhưng nếu tôi lấy một người kiếm được 200.000 đô la một năm, họ có nên mua chiếc xe thể thao 150.000 đô la không? Nếu điều đó có nghĩa là họ không thể trả tiền thế chấp, họ không thể tiết kiệm cho lương hưu. Không, tất nhiên là không, đúng không? Điều tương tự với năng lượng, đúng không? Nếu tôi là một người rất năng động và tôi tiêu tốn nhiều calo, việc tôi ăn một chiếc bánh pop tart có quan trọng không nếu tôi vẫn đang nhận đủ protein, đạt được mục tiêu năng lượng của tôi, nhận đủ chất xơ và vi chất dinh dưỡng? Nếu điều đó đem lại cho tôi một chút động lực để giữ sự kiên định, thì không có gì lớn cả. Nhưng nếu chúng ta đang nói về một người phụ nữ nhỏ bé với khối lượng cơ ít hơn cần ăn 1200 calo mỗi ngày để giảm cân, thì đó không phải là một khoản đầu tư tốt, đúng không? Đó không phải là cách sử dụng quỹ tốt.
Vì vậy, điều tôi sẽ nói với mọi người là, bạn biết đấy, mọi người sẽ hỏi, ồ, làm thế nào tôi biết thâm hụt là gì? Làm thế nào tôi biết tôi nên ăn bao nhiêu calo, đúng không? Bởi vì cũng chỉ với điểm đó, tôi đã nghe bạn nói về nhãn thực phẩm và sự không chính xác của nó. Bạn có thể có lên đến 20% sai lệch trong nhãn thực phẩm, đúng không? Vậy một số người sẽ sử dụng. Điều đó có nghĩa là có thể ghi là 100 calo. Nó có thể là 80, nó có thể là 120. Bây giờ, tôi sẽ nói rằng nếu nó đến từ một công ty thực phẩm lớn và họ có tiêu chuẩn khá nghiêm ngặt, có lẽ nó không sai lệch quá nhiều. Nhưng họ được phép như vậy, đúng không? Bởi vì họ nhận ra rằng một số nguồn thực phẩm rất đa dạng. Sẽ rất khó để xác định chính xác.
Vì vậy, một số người sẽ nói, ồ, thấy chưa, việc đếm calo là vô nghĩa vì bạn không thể biết chính xác bạn đang tiêu thụ bao nhiêu calo. Và bạn có định đo BMR của mình không? Bạn có định đo mức độ vận động của mình không, hay bạn có định đo điều này không? Nó có thể dễ hơn nhiều so với vậy. Một lần nữa, liên tưởng tài chính. Tôi có thể lập luận rằng việc giữ ngân sách là vô nghĩa vì bạn không bao giờ biết chính xác lạm phát đang diễn ra như thế nào. Và nếu bạn có các khoản đầu tư, bạn có thể nhận được lợi nhuận khác nhau từ nó và về phía chi tiêu, bạn có các khoản phí bất ngờ. Bạn có sự biến động trong chi tiêu. Hóa đơn điện của bạn sẽ khác nhau từ tháng này sang tháng khác, đúng không? Xe của bạn hỏng một tháng. Nhưng nếu bạn nhìn vào trung bình theo thời gian, bạn có thể có một ý tưởng khá tốt về những gì bạn đang chi tiêu một cách trung bình, đúng không? Và bạn có thể nắm được ý tưởng khá tốt theo thời gian, không giống như các doanh nhân như chúng ta. Nhưng ngay cả như chúng ta, bạn có thể bắt đầu thấy các xu hướng và có một khái niệm tương đối tốt về những gì nó sẽ như thế nào.
Vì vậy, khi nói về lượng calo vào và ra. Vâng, việc theo dõi chính xác có thể rất, rất khó. Nhưng nếu bạn đang theo dõi trọng lượng cơ thể của mình và bạn đang kiên định trong cách bạn theo dõi, bạn sẽ biết nếu bạn đang có thâm hụt calo. Và tôi nghĩ một điều khác đã làm mọi người khó hiểu, điều này thực sự đã xuất hiện trong đánh giá những người duy trì giảm cân thành công. Họ đã thực sự nói về một trong những điều mà là rào cản đối với họ hoặc khó khăn cho họ là sự biến động trọng lượng. Bởi vì, bạn biết đấy, nếu bạn từng cân nặng mỗi ngày, bạn đã từng làm điều này bao giờ chưa, bạn đã từng cân nặng mỗi ngày chưa? Ngay cả vào buổi sáng sớm nhất, đúng không? Lên, xuống, xuống, khắp nơi, đúng không? Cho nên thực sự, khi chúng tôi tư vấn và sau đó với ứng dụng của chúng tôi, chúng tôi không chỉ nhìn vào một trọng lượng. Chúng tôi khuyến khích mọi người cân nặng miễn là nó không gây ra nhiều căng thẳng và lo âu cho họ, hãy cân nặng hàng ngày. Và sau đó là tính trung bình của những số đó vì sự thay đổi trọng lượng hàng ngày chủ yếu được xác định bởi sự biến động và chất lỏng. Nhưng trung bình tuần này sang tuần khác và tháng này sang tháng khác phản ánh sự mất hoặc tăng khối lượng.
Vì vậy, ví dụ, nếu bạn đang theo dõi trọng lượng cơ thể của bạn, bạn biết rằng tính trung bình và nhìn vào điều đó theo thời gian, bạn sẽ biết nếu bạn đang trong thâm hụt calo vì trung bình, bạn đang thấy nó đi xuống, đúng không? Bây giờ, tôi muốn làm một điểm nữa, đó là bạn không cần phải theo dõi calo để giảm cân. Tuyệt đối không.
Đó chỉ là một phương pháp
bởi vì cho dù bạn làm gì, bạn cũng phải có một hình thức kiềm chế nào đó, đúng không?
Và bạn của tôi, Peter T, thực sự đã phân chia nó một cách hợp lý
thành một vài nhóm khác nhau, đúng không?
Bạn có thể có sự kiềm chế về chế độ ăn uống, chẳng hạn như ăn ít carb,
dựa trên thực vật, thực phẩm nguyên chất, bạn biết đấy, bất cứ điều gì.
Bạn đang hạn chế một nhóm thực phẩm hoặc loại thực phẩm nào đó, đúng không?
Sau đó, bạn có sự hạn chế về thời gian.
Bạn ăn trong một khung thời gian nhất định hoặc một khoảng thời gian nhất định.
Tiếp theo, bạn có thể chỉ đơn giản là hạn chế calo
nơi bạn theo dõi và giám sát.
Điều bạn chọn làm, tôi nghĩ rằng rất nhiều
trong việc điều gì là tốt nhất cho một cá nhân
quyết định từ tâm lý của họ và điều gì cảm thấy dễ dàng.
Vì vậy, đây là nơi mà nhiều cuộc chiến về chế độ ăn bắt đầu
bởi vì ai đó sẽ làm, chẳng hạn như ăn ít carb, đúng không?
Và họ sẽ nhận được kết quả từ điều đó.
Và họ sẽ nói, trời ơi, cảm giác như mình không hề ăn kiêng.
Và vì lý do nào đó,
điều đó đã khớp với thuật toán trong não của họ và cảm thấy dễ dàng.
Và họ đã đạt được tiến bộ từ đó.
Nhưng sau đó họ cho rằng mọi người khác cũng sẽ có phản ứng tương tự.
Người khác thì ăn ít chất béo.
Người khác thì ăn theo phương pháp nhịn ăn gián đoạn, hoặc bất cứ điều gì
và bạn có tất cả những câu chuyện này.
Riêng tôi, tôi là kiểu người.
Tôi là kiểu người mà nếu tôi cố gắng hạn chế một số thực phẩm,
tôi sẽ đạt được phản ứng cơn thèm ăn, đúng không?
Nhưng nếu bạn nói với tôi tôi có thể ăn bất cứ thứ gì tôi muốn miễn là tôi theo dõi nó.
Tôi trở nên cực kỳ kiên định.
Và tôi có nghĩa là, tôi vẫn chủ yếu ăn thực phẩm nguyên chất,
thực phẩm chế biến ít, bạn biết đấy, những thứ như vậy
bởi vì chúng tốt hơn cho sự no lâu.
Nhưng tôi không căng thẳng về việc có một số đồ ăn vặt ở đây và đó
mà, bạn biết đấy, không nhất quán vì tôi rất nhất quán, đúng không?
Sự nhất quán đó quan trọng như thế nào?
Đó là điều quan trọng nhất.
Vì vậy, thực sự có một phân tích tổng hợp.
Và khi tôi nói phân tích tổng hợp, hãy nghĩ đến một nghiên cứu của các nghiên cứu.
OK, vì vậy đây không phải là một nghiên cứu mới.
Điều mà họ cố gắng làm trong một phân tích tổng hợp là họ đang cố gắng lấy
các nghiên cứu tương tự và tổng hợp chúng lại với nhau để xem.
Có một sự đồng thuận ở đây không?
Có một ảnh hưởng tổng thể ở đây không?
Đúng. Vì vậy, đã có một phân tích tổng hợp về nơi họ đã xem xét 14
chế độ ăn phổ biến khác nhau, và những cái này từ ăn ít carb đến, bạn biết đấy,
ăn nhiều carb, ăn ít chất béo, đúng không?
Và những gì họ tìm thấy là trong dài hạn, không có chế độ nào tốt hơn
những chế độ khác để giảm cân.
Nhưng khi họ phân loại chúng theo tỷ lệ tuân thủ từ ít tuân thủ đến nhiều tuân thủ.
Điều đó có nghĩa là gì?
Vậy những người kiên định, đại khái.
Vì vậy, khi họ phân loại chúng theo tỷ lệ tuân thủ, tôi nghĩ, tuân thủ là một cách khác để nói.
Khi họ phân loại chúng theo cách đó, không phân biệt chế độ ăn,
một mối liên hệ tuyến tính giữa tuân thủ với việc giảm cân.
Vì vậy, điều đó cho tôi biết là chế độ ăn tốt nhất cho cá nhân chính là chế độ
mà họ có thể thực hiện một cách nhất quán.
Chúng đều hoạt động theo cùng một cách, đó là, bạn biết đấy, tạo ra một loại thiếu calo nào đó.
Bây giờ, một số người sẽ nói, điều đó không đúng.
Tôi đã làm một chế độ ăn ít carb và tôi đã ăn nhiều thực phẩm hơn.
Bạn có thể cảm thấy no hơn vì bạn đang ăn thực phẩm ít năng lượng hơn.
Bạn có thể đã ăn nhiều hơn về trọng lượng thực phẩm.
Nhưng bạn đã ăn ít calo hơn.
Có cách nào để giảm cân khi thừa calo không?
Không nếu đó là vậy thì điều tôi sẽ nói với mọi người là.
Được rồi. Bạn đưa vào thực phẩm ở trong lượng carb bạn đưa vào.
Chúng phải đi đâu đó, đúng không?
Và nếu bạn không có thặng dư, những gì bạn đang nói là bạn đang tạo ra năng lượng từ hư không.
Nếu đó là trường hợp, NASA cần nghiên cứu bạn
bởi vì chúng tôi đã tìm ra cách để không lo lắng về nhiên liệu trong các chuyến bay vũ trụ dài.
Đúng vậy, chúng tôi có một cỗ máy chuyển động vĩnh cửu.
Một lần nữa, nhiều điều này, sự nhầm lẫn xảy ra khi bạn có, bạn biết đấy,
ví dụ như thích ứng chuyển hóa.
Vì vậy, bạn biết đấy, mọi người có thể nghĩ rằng họ đang trong tình trạng thiếu calo, nhưng thực ra không phải.
Hoặc họ đang ước lượng quá cao số calo mà họ đốt cháy.
Và đây là điều khác mà mọi người không muốn nói đến,
bởi vì điều này đi đến gương phản ánh, đúng không?
Vì vậy, đã có một nghiên cứu cổ điển.
Tôi nghĩ nó từ năm 1992.
Và tôi nghĩ tiêu đề, có thể tôi sẽ nói sai, nhưng nó là sự khác biệt
giữa lượng calo được báo cáo và lượng calo thực tế của các đối tượng béo phì.
Tôi muốn nói đó là tên của nghiên cứu.
Và những gì họ đã làm là họ đã có mọi người,
họ đã sàng lọc những người cho rằng họ không thể giảm cân
dù cho họ đang ăn ít calo.
Và lượng calo trung bình được báo cáo bởi những người tham gia
là 1200 calo mỗi ngày.
Và vì vậy họ đã đo lường rất nhiều thứ khác nhau.
Họ đã đo lường khối lượng cơ, khối lượng mỡ, họ đo lường TDEE của họ,
họ đã đo lường tổng năng lượng tiêu hao hàng ngày của họ.
Họ tìm thấy rằng TDEE của họ rất trung bình
khi nó được dựa trên khối lượng cơ của họ, đúng không?
Và thực tế là nếu bạn nhìn vào những người béo phì, họ thật sự có chỉ số BMR cao hơn
và mức tiêu thụ năng lượng cao hơn điển hình so với những người gầy.
Nhưng trung bình, điều đó là vì họ có nhiều khối lượng cơ hơn
bởi vì khi bạn mang theo nhiều khối lượng hơn,
cơ thể bạn phải tạo ra nhiều khối lượng vận động hơn.
Nhưng khi họ… và họ đã nói với các đối tượng,
chúng tôi sẽ theo dõi bạn và chúng tôi sẽ biết nếu bạn đang ăn
nhiều hơn những gì bạn nói bạn đang ăn.
Lượng trung bình trong nghiên cứu là họ đã báo cáo thấp hơn lượng calo tiêu thụ của họ
khoảng 50 phần trăm và họ đã báo cáo cao hơn về hoạt động thể chất
chỉ dưới 50 phần trăm.
Hòa bình. Bây giờ.
Và một số người tham gia đã tranh cãi với các nhà nghiên cứu về điều đó, đúng không?
Đây là nơi mà mọi người bỏ lỡ thông điệp.
Thông điệp mà nhiều người rút ra từ đó là, ồ, thấy không, họ đang nói dối.
Và đó là một điều thật khó khi nói với ai đó rằng,
à, bạn có thể đang báo cáo thấp hơn lượng calo tiêu thụ của mình,
hoặc bạn có thể đang ăn nhiều hơn bạn nghĩ.
Điều đó cảm thấy rất, bạn biết đấy, mạnh mẽ.
Và tôi không nghĩ đó là sự dối trá.
Tôi nghĩ rằng, một, mọi người không thực sự hiểu kích thước khẩu phần.
Nếu bạn chưa từng trải qua việc cân đo thực phẩm của mình, bạn sẽ rất sốc, như là một phần ngũ cốc hoặc một phần kem, hoặc nếu bạn muốn cảm thấy rất chán nản, thì có thể là một phần bơ đậu phộng, vì thìa mà bạn đang cầm, tôi đảm bảo với bạn rằng, có thể nó gấp hai hoặc ba lần phần mà bạn nghĩ. Và lần đầu tiên tôi cân kem, khi tôi bắt đầu cân đo thực phẩm, tôi đã nghĩ, đây là một phần. Chỉ là hai miếng, bạn biết không? Vậy nên tôi không nghĩ mọi người thực sự hiểu rõ về kích thước phần ăn.
Và tôi cũng sẽ nhớ mãi một tin nhắn trên Instagram. Một người phụ nữ nói rằng cô ấy đang ăn 1600 calo mỗi ngày và không giảm cân. Chúng tôi có một chút trao đổi, và tôi đã hỏi, cô ấy nói, tôi đang đo thực phẩm. Tôi hỏi, bạn đo như thế nào? Cô ấy nói, tôi đang dùng phương pháp đo thể tích. Cô ấy dùng cốc, thìa, kiểu như vậy. Tôi nói, hãy làm tôi một ơn. Hãy làm chính xác những gì bạn đã làm, nhưng hãy cân từng cái một. Một ngày sau, cô ấy quay lại và nói, ôi, Chúa ơi, tôi đang ăn 2700 calo mỗi ngày. Vì vậy, ngay cả các chuyên gia dinh dưỡng cũng báo cáo thấp hơn lượng calo tiêu thụ trong các nghiên cứu khoảng 10%. Và đây là những chuyên gia, đúng không?
Vậy nên ở một bên, mọi người ăn nhiều hơn họ nghĩ. Còn ở bên kia, họ nghĩ rằng họ đang hoạt động nhiều hơn thực tế. Nhưng một lần nữa, đó là một cuộc trò chuyện khó khăn để có với mọi người. Ngay cả như vậy, việc nói với mọi người, hey, bạn cần vận động nhiều hơn, ăn ít hơn, về mặt cơ học, điều đó đúng. Nhưng đó giống như nói với ai đó rằng, hey, nếu bạn muốn tiết kiệm tiền, chỉ cần kiếm thêm và chi tiêu ít hơn. Bạn biết đấy, tôi đã tính toán tất cả những sự không khớp này, đúng không? Sự không khớp ở đây là bạn đang cân sai. Nhãn ghi sai 20%. Và sau đó tôi nhớ đến phép so sánh về ngân sách của bạn với tư cách là một doanh nhân và là Giám đốc điều hành. Nếu kế toán của tôi sai 20%, tôi sẽ chết.
Nhưng nếu sai 95% trong quỹ, tức là bao nhiêu tiền chúng tôi đang cho vào quỹ và sau đó tôi đang dùng cốc thay vì cân. Vì vậy, điều đó cũng sai dưới 30%. Không có gì ngạc nhiên khi doanh nghiệp sẽ phá sản. Đúng, thật phức tạp. Tôi hiểu bạn đang nói gì. Vâng, nó thực sự phức tạp, nhưng tôi sẽ nói với mọi người, bạn biết đấy, một lần nữa, nếu bạn quay lại với những điều cơ bản về việc theo dõi trọng lượng cơ thể của bạn một cách nhất quán, điều này là một trong những điều tôi phải cẩn thận với điều này, vì có một số người mà việc theo dõi trọng lượng cơ thể của họ một cách nhất quán lại khiến họ rất lo âu.
Vì vậy, tôi cố gắng nhạy cảm với điều đó, nhưng đây là một điều rất nhất quán trong tài liệu nghiên cứu rằng những người giảm cân và duy trì được cân nặng thường xuyên theo dõi trọng lượng cơ thể của họ. Điều đó là một quá trình tự điều chỉnh, đúng không? Giống như nếu bạn giữ ngân sách rất thường xuyên và bạn thấy, ôi, tôi đã chi tiêu hơn 5000 đô la trong tháng này. Điều gì xảy ra? Bạn điều chỉnh, đúng không?
Và vì vậy tôi sẽ sử dụng điều đó nhiều hơn thay vì biến động kế toán. Tôi sẽ nói, đôi khi doanh nghiệp của bạn có những chi phí không dự đoán được, đúng không? Hoặc đôi khi bạn có ít chi phí hơn, đúng không? Và vì vậy những điều đó sẽ dao động và có thể khó dự đoán, đúng không? Và vì vậy cái mà chúng ta đang tìm kiếm tổng thể là, được rồi, hãy nhìn lại, bạn biết đấy, tôi nghĩ nhiều doanh nghiệp hoạt động theo quý, đúng không? Hãy xem quý này. Được rồi, trung bình, đây là tháng mà chúng ta có được lợi nhuận, đúng không? Được rồi, chúng ta có thể bắt đầu lập ngân sách dựa trên những điều này và kỳ vọng. Chúng ta sẽ cố gắng dự đoán một chút.
Tôi dành thời gian để xem điều đó với mọi người. Tôi nói, được rồi, bạn đã giảm bao nhiêu cân trung bình? Nghĩa là trong tháng trước, được rồi, bạn đã ăn bao nhiêu? Được rồi, bạn đã giảm 6 pound trong tháng trước. Bạn chắc chắn đang bị thâm hụt calo, đúng không? Nó đang hoạt động. Cứ tiếp tục đi. Có thể bạn đang ăn 2000 calo, có thể bạn ăn 2300 calo. Ai quan tâm? Nó đang hoạt động, đúng không? Bây giờ thì điều gì xảy ra là cuối cùng một khi bạn dừng lại, lại một lần nữa, có thể bạn ăn 2000, có thể bạn đang ăn 2300, không quan trọng. Bất kể là gì, nếu bạn đã dừng lại, điều đó có nghĩa là bạn phải thiết lập lại thâm hụt.
Vì vậy, bạn hoặc phải giảm lượng calo của mình hoặc phải tăng cường độ hoạt động hoặc một sự kết hợp của cả hai, bạn biết đấy, những thứ tương tự như vậy. Còn một điều mà tôi nghe bạn nói về ngay từ đầu cuộc trò chuyện này, đó là chất tạo ngọt nhân tạo, đặc biệt là. Vâng, hãy làm điều đó. Đặc biệt là trong những thứ như Diet Coke. Tôi đã, bạn biết đấy, tôi đã tự hỏi trong một thời gian rằng Diet Coke có tốt cho sức khỏe hay không. Được rồi, và có rất nhiều, bạn biết đấy, mọi người đang nói về điều này tại thời điểm hiện tại. Vậy câu trả lời của bạn cho điều đó là gì? Được rồi, đây sẽ là điều được bình luận nhiều nhất trong toàn bộ cuộc phỏng vấn này, tôi chắc chắn. Được rồi, trước hết, hãy cùng nói về việc giảm cân và giảm mỡ. Được rồi, và bỏ qua những điều khác. Nếu bạn nhìn vào dịch tễ học và các nghiên cứu theo nhóm, bạn thường thấy rằng những người tiêu thụ nhiều chất tạo ngọt nhân tạo hoặc soda ăn kiêng có trọng lượng cơ thể nặng hơn.
Và một số người đã nói những thứ này gây tăng cân. Nhưng vấn đề với điều đó, một lần nữa, là các hành vi lối sống. Và vì vậy một trong những điều mà họ đã chỉ ra là những người tiêu thụ nhiều chất tạo ngọt nhân tạo thực sự có xu hướng thừa cân ngay từ đầu, béo phì ngay từ đầu. Họ không khiến họ trở thành như vậy. Họ tiêu thụ nhiều hơn vì họ đang cố gắng đạt được trạng thái ít béo phì hơn, đúng không? Vì vậy, có một mối tương quan ở đây. Nhưng nếu chúng ta nhìn vào các thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên, đúng không, nơi họ nói, hey, các bạn uống soda, soda thường, các bạn uống soda ăn kiêng. Thực sự có một nghiên cứu rất, rất nghiêm ngặt vừa được công bố, một nghiên cứu kéo dài một năm, nhóm uống soda ăn kiêng đã có nhiều giảm cân hơn.
Và tôi đang nghĩ đến một thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên khác. Tôi nghĩ là trong sáu tháng, họ đã thấy mất khoảng sáu kilogram trọng lượng chỉ từ việc chuyển người tiêu dùng từ nước ngọt thông thường sang nước ngọt diet. Hoặc có thể không chỉ là nước ngọt. Họ gọi đó là đồ uống có đường so với đồ uống không có dinh dưỡng. Vì vậy, khi bạn thay thế nước ngọt, dường như rất hiệu quả, tất cả các yếu tố khác đều được giữ nguyên. Và mọi người sẽ nói, à, điều đó kích thích vị ngọt và bạn sẽ đói hơn. Nếu đó là trường hợp, thì những nghiên cứu này sẽ gợi ý rằng các chất tạo ngọt nhân tạo thực sự là những chất đốt chất béo tốt nhất mà con người từng biết. Bởi vì nếu mọi người ăn nhiều hơn và vẫn giảm được sáu kilogram, thì thật đáng kinh ngạc. Chúng không phải là chất đốt mỡ. Chúng thay thế hương vị ngọt. Và rồi mọi người sẽ nói, tốt, nó không tốt hơn nước, bạn biết đấy, nước. Những người chỉ uống nước thường sẽ bắn cá sấu gần thuyền nhất, đúng không? Như, oke, nếu bạn chỉ có thể uống nước và chỉ uống nước, thì tuyệt quá. Hãy làm điều đó, đúng không? Nhưng nếu ai đó có thể giảm cân, và tôi có người thường xuyên khi tôi đăng bài về điều này, họ sẽ nói tôi đã giảm 30, 40, 50 pound. Tất cả những gì tôi làm là ngừng uống nước ngọt thông thường và uống nước ngọt diet. Thực sự chỉ có một thay đổi duy nhất trong cuộc sống của họ. Bây giờ, khi họ so sánh với nước, họ hoặc là thấy những kết quả tương tự hoặc nhóm nước ngọt diet có những kết quả tốt hơn một chút. Và vâng, bây giờ không phải vì bất kỳ loại tác động đốt mỡ nào. Điều có khả năng xảy ra là khi ai đó chuyển từ đồ uống có đường thông thường sang nước, họ có thể cố gắng lấp đầy khoảng trống hương vị ngọt ở nơi khác. Trong khi nếu họ chỉ tiêu thụ các chất tạo ngọt không có dinh dưỡng, chúng ta không thể nói là nhân tạo vì như một loại stevia thực sự là tự nhiên, có thể nói như vậy. Vì vậy, họ gọi đó là chất tạo ngọt không có dinh dưỡng. Nhưng nếu họ tiêu thụ các chất tạo ngọt không có dinh dưỡng, họ đang lấp đầy khoảng trống đó. Đó lại là sự bù đắp. Bù đắp. Đúng. Vì vậy, hiện tại, lại không có điều gì kỳ diệu về chúng. Mọi người chỉ ăn ít hơn, đúng không? Và nếu bạn có thể làm điều đó với nước, bạn không cần phải tiêu thụ nước ngọt diet. Tôi, bạn biết đấy, tôi sẽ nói uống nước. Nhưng nếu bạn là người mà, ồ, bạn biết đấy, bạn thực sự khó khăn trong việc bỏ nước ngọt thông thường. Tất nhiên rồi, uống nước ngọt diet thì tốt hơn rất nhiều. Và mọi người sẽ nói, vậy insulin thì sao? Nó làm tăng insulin. Thực ra đó là một trong những huyền thoại lớn nhất. Có nhiều, không chỉ nghiên cứu, mà bây giờ tôi khá chắc chắn có một phân tích tổng hợp nữa cho thấy rằng các chất tạo ngọt nhân tạo này không làm tăng insulin. Có một nghiên cứu tôi đang nghĩ đến cụ thể về sucralose. Có một nghiên cứu, và mọi người luôn giữ lấy điều này, và tôi rất thích phân tích nó, trong đó sucralose không làm tăng insulin, nhưng họ đã có một nhóm sucralose, một nhóm chỉ có carbohydrate, và một nhóm carbohydrate cộng với sucralose. Và kết quả là nhóm carbohydrate cộng với sucralose tiết ra nhiều insulin hơn nhóm chỉ có carbohydrate, mặc dù họ ăn cùng một lượng carbohydrate. Vì vậy, mọi người nói, ồ, có thể nó không xấu, nhưng nếu bạn, bạn biết đấy, uống cùng với carbohydrate, thì nó xấu. Và đây là nơi việc đọc toàn bộ văn bản và thật sự đi sâu vào một nghiên cứu là rất quan trọng. Vì vậy, nhóm chỉ có carbohydrate là sucrose, mà 50% là glucose, 50% là fructose. Nhóm carbohydrate cộng với sucralose là maltodextrin. Maltodextrin, nếu bạn nhìn vào, bạn có quen thuộc với chỉ số glycemic không? Hơi quen. Vâng, chỉ số glycemic cơ bản nhìn vào, bạn biết đấy, glucose xuất hiện nhanh chóng trong hệ thống của bạn như thế nào, và thường bạn có thể liên kết phản ứng insulin với điều đó. Maltodextrin có chỉ số glycemic cao hơn đáng kể và gây ra phản ứng insulin lớn hơn so với sucrose. Bởi vì nó thực sự gây ra một phản ứng insulin lớn hơn cả glucose, bởi vì nó đang tham gia vào hóa sinh, nhưng vì nó giống như một polymer, nó thực sự được tiêu hóa hơi nhanh hơn và hấp thụ vào tuần hoàn. Vì vậy, đó thực sự là một nhóm kiểm soát không phù hợp để cố gắng đánh giá điều đó. Bởi vì nếu bạn nhìn vào sự khác biệt trong phản ứng insulin, đó là khoảng những gì bạn mong đợi nếu bạn chỉ nhìn vào maltodextrin so với sucrose. Vì vậy, dựa trên nghiên cứu, không có bằng chứng cho thấy nó ảnh hưởng đến mức đường huyết hoặc làm tăng insulin. Và thực tế, trong những nghiên cứu này nơi họ, bạn biết đấy, những thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên này, nơi họ xem xét, bạn biết đấy, sự giảm cân, bạn thấy những cải thiện trong độ nhạy insulin, HBA1C, bạn biết đấy, bởi vì mọi người đang giảm cân, không phải vì bất kỳ điều gì kỳ diệu với những chất tạo ngọt này. Đường có gây nghiện không? Câu hỏi này cũng có thể khiến tôi gặp rắc rối. Tôi muốn quay lại với các chất tạo ngọt chính thức, nhưng tôi sẽ trả lời điều đó. Đường một mình không có vẻ gây nghiện. Có một số thực phẩm có vẻ tạo ra một cái gọi là sự phụ thuộc vào thực phẩm. Có sự khác biệt tinh tế giữa điều đó và nghiện. Nhưng tôi có nghĩa là, một cách gợi ý là không ai chỉ lấy túi sucrose và chỉ ăn nó. Và nếu bạn nghĩ về những thực phẩm thực sự khó để ngừng ăn, chúng thường không chỉ chứa đường cao. Chúng thường là sự kết hợp của đường, chất béo, muối, và kết cấu. Được rồi, kết cấu cũng quan trọng và cảm giác trong miệng. Mọi người sẽ nói, à, đường gây nghiện. Nhìn vào bánh, bánh quy, kem. Có nhiều calo từ chất béo trong những thứ đó hơn là đường trong nhiều trường hợp. Vậy sao bạn không thể lập luận rằng chất béo cũng gây nghiện? Vì vậy, đường, đường nguyên chất dường như không gây nghiện trên thực tế. Bây giờ, nó không làm bạn no, đúng không? Và nó hoàn toàn không chứa bất kỳ loại chất dinh dưỡng nào khác. Vì vậy, tôi không nói rằng việc ăn nhiều đường là một ý tưởng hay. Nhưng nó không có vẻ có các đặc tính gây nghiện khi ở một mình. Nhưng có một số thực phẩm, bánh, bánh quy, những loại thực phẩm này, cực kì dễ tiêu, cảm giác miệng rất tốt, khoai tây chiên, khoai tây chiên.
Những loại thực phẩm như thế này có thể có tính chất gần giống như gây nghiện. Nhưng riêng đường dường như không có. Và có một nghiên cứu hỗ trợ cho điều đó. Cơ bản là, tôi nghĩ tiêu đề là “không có bằng chứng về việc nghiện đường ở con người.” Nên người ta sẽ nói, ồ, khi tôi ăn một miếng sô-cô-la hay món ăn ngọt nào đó, tôi lại ăn nhiều hơn, nhiều hơn và nhiều hơn nữa. Và hôm sau, tôi cảm thấy như mình cần đường nhiều hơn. Tôi cũng có trải nghiệm cá nhân của mình về điều này; tôi gần như gọi đó là “chu kỳ đường,” trong đó có thể có một tuần, mỗi bốn tháng hoặc sáu tháng, tôi ăn một ít đường. Và rồi hôm sau, tôi muốn ăn thêm đường. Rồi đến hôm sau nữa, tôi lại muốn thêm và thêm nữa. Và khi tôi phá vỡ chu kỳ đường đó, và nếu tôi không ăn đường trong khoảng năm ngày, thì cảm giác thèm muốn dường như biến mất. Chắc bạn sẽ nghe điều đó từ mọi người. Vâng, có nghĩa là, ngay bây giờ tôi không có cảm giác thèm đường vì lý do nào đó. Vâng. Thật khó để tách biệt điều đó ra khỏi tâm lý học nói chung. Đúng rồi. Và chỉ cần như vậy, điều đó có thể là một điều tự hoàn thành, kiểu như, bạn biết đấy, mọi người đã được cho biết rằng đường là gây nghiện hoặc họ đã nghe rằng đường gây nghiện. Và vì vậy họ ăn theo tâm trạng đó. Nhưng cũng có một điều nữa, như sô-cô-la, thường cũng chứa nhiều chất béo, đúng không? Cảm giác trong miệng thực sự rất tuyệt. Vì vậy, tôi không nói rằng những thứ đó thì dễ ăn quá mức và mọi người có thể gặp khó khăn để ngừng lại, nhưng đường dường như không phải là thứ gây nghiện độc lập. Nhưng nó có thể là một phần của các loại thực phẩm có thể có tính chất gây nghiện. Bạn đã nói rằng bạn muốn đề cập đến chất tạo ngọt nhân tạo. Vâng. Vậy bây giờ hãy nói về điều đó, rất rõ ràng là các nghiên cứu cho thấy, những nghiên cứu có kiểm soát thì thực sự hỗ trợ cho việc giảm cân trong nhiều nghiên cứu này. Còn về ung thư, bệnh tim và vi khuẩn đường ruột thì sao? Bởi vì đó là nhiều câu hỏi đang tồn tại. Về ung thư, nhiều người nghĩ rằng ồ, có rất nhiều nghiên cứu cho thấy điều này gây ra ung thư. Thực ra, trước hết, chúng ta đang nói về dịch tễ học. Chúng ta đang nói về các nghiên cứu đoàn hệ. Vì vậy, có rất nhiều biến số gây nhiễu. Nhưng thực tế, như chúng ta đã nói về sự đồng thuận trước đó. Nó thực sự là, tôi nằm trong ban tư vấn khoa học, và giống như PubMed cộng với chat GPT. Bạn có thể hỏi một câu hỏi và nó sẽ ngay lập tức “có mặt” trong tất cả các tài liệu nghiên cứu và đưa ra một sự đồng thuận về những gì các nghiên cứu nói, đúng không? Và vì vậy tôi đã làm điều này và bạn có thể tổng hợp nó nữa, nơi nó sẽ cho bạn thấy tỷ lệ phần trăm của các nghiên cứu nói có, không, và có thể, đúng không? Tôi nghĩ tôi đã nhập vào câu hỏi “chất tạo ngọt nhân tạo có gây ung thư không?” Bạn có biết rằng 80% các nghiên cứu nói không, nhưng bạn không nghe thấy điều đó và tại sao lại như vậy? Bởi vì việc công bố tin tức tiêu cực thì luôn có sức thu hút hơn, vì nếu bạn nghe thấy một nghiên cứu nói rằng thứ này không gây ung thư, thì thật nhạt nhẽo, đúng không? Nhưng điều gì được chia sẻ nhiều? Ồ, cô Deborah, cô ấy uống Diet Coke. Deb, bạn đã thấy điều này chưa? Bạn biết đấy, nó dễ dàng hơn nhiều để chia sẻ. Vì vậy, tin tức tiêu cực thường được công bố nhiều hơn, đúng không? Và nếu bạn nhìn vào các nghiên cứu trên người, một số nghiên cứu làm tốt hơn, như tôi đang nghĩ về đoàn hệ Neutro-Santi từ Pháp, kết luận là… ồ, nó làm tăng nguy cơ ung thư. Và tôi đã xem xét và nghĩ rằng đó là aspartame cụ thể. Nếu một thứ nào đó có khả năng gây ung thư, thường thì chúng ta thấy có mối quan hệ liều lượng, đúng không? Vì vậy, nếu bạn hút thuốc nhiều hơn, bạn có nguy cơ cao hơn về ung thư phổi. Bạn có biết rằng, vâng, họ đã so sánh không hoặc người dùng aspartame với những người dùng ở mức thấp trung bình và rồi cao trung bình? Tôi muốn nói rằng đó là ba nhóm khác nhau. Vì vậy, tôi có thể đã nhớ sai một chút, nhưng hãy nghĩ về thấp, trung bình, cao, đúng không? Nhóm trung bình có nguy cơ ung thư cao hơn. Nhóm cao cũng vậy. Thực tế là so với nhóm thấp. Nó không khác biệt về mặt thống kê, nhưng nó đã giảm từ nhóm trung bình. Vì vậy, với tôi, một lần nữa, chúng ta đang nói về tỷ lệ cược như 1.15, có nghĩa là nguy cơ tương đối tăng 15%. Hãy để tôi đặt điều đó vào bối cảnh. 15% nghe có vẻ đáng sợ khi nói về ung thư, nhưng nguy cơ tương đối nghĩa là nếu nguy cơ tuyệt đối của bạn để phát triển ung thư trong khoảng 10 năm tới là 10%. Sự gia tăng nguy cơ tương đối 15% nói rằng điều đó tăng lên 11.5. Nó không có nghĩa là nó từ 10 lên 25, đúng không? Vì vậy, điều quan trọng là phải hiểu sự khác biệt. Nhưng một lần nữa, nếu nó thực sự gây ung thư, chúng ta nên mong đợi thấy một mối quan hệ liều lượng, đúng không? Chúng ta không thấy điều đó. Vì vậy, với tôi, đó đặc biệt là với tất cả các nghiên cứu không tìm thấy mối liên hệ, có thể thấy đúng là một số dạng yếu tố dữ liệu nào đó mà ai mà biết được, các biến số gây nhiễu, thiên lệch người dùng khỏe mạnh, v.v. Vậy còn ruột thì sao? Vậy bây giờ có các nghiên cứu cho thấy rằng một số chất tạo ngọt làm thay đổi vi khuẩn đường ruột, thành phần của nó. Sucralose dường như có, aspartame thì không nhiều lắm. Tôi nghĩ saccharin cũng cho thấy sự thay đổi về hệ vi khuẩn đường ruột. Bây giờ, điều thú vị là rất khó để biết liệu đó là sự thay đổi tốt, xấu hay trung tính về mặt sức khỏe tổng thể, bởi vì tôi đã xem qua một trong những nghiên cứu về sucralose và họ đang nói về một vài loài là các chi vi khuẩn đã tăng lên. Và một trong số đó tăng lên thực tế liên quan đến những người gầy hơn, có ít béo phì hơn và có độ nhạy insulin tốt hơn. Và cũng một loài sản xuất nhiều butyrate hơn. And butyrate thực sự có liên quan đến một loạt… Đây là một axit béo chuỗi ngắn được sản xuất bởi vi khuẩn đường ruột. Butyrate có liên quan đến nhiều lợi ích sức khỏe tích cực. Vì vậy, tôi sẽ nói rằng nó đáng để theo dõi, bởi vì một số trong số này dường như có thay đổi sự phân hủy vi khuẩn đường ruột. Nhưng có khả năng, bạn có thể lập luận rằng cũng có một tác động tích cực như bạn có thể có một tác động tiêu cực. Vậy nên tôi sẽ nói rằng, một lần nữa, nếu chúng ta nhìn lại, một lần nữa, hãy “bắn” con cá sấu gần nhất với thuyền, và không có giải pháp nào, chỉ có sự đánh đổi.
Nếu ai đó chuyển sang nước ngọt ít calo, ngay cả khi đó không phải là điều tốt nhất họ có thể làm, có thể nước lọc mới là lựa chọn tốt nhất. Nhưng nếu họ giảm được 9 kg và chỉ số HBA1C của họ giảm, và độ nhạy insulin của họ cải thiện, và sức khỏe trao đổi chất của họ tốt hơn, thì đó có lẽ là một sự đánh đổi xứng đáng. Có bất kỳ loại thực phẩm bổ sung nào mà bạn khuyên mọi người nên dùng không?
Tôi thường nói rằng tôi có nhiều cấp độ thực phẩm bổ sung, đúng không? Cấp đầu tiên của tôi, hàng ngàn nghiên cứu rất rõ ràng có lợi ích. Creatin monohydrate, mà chúng ta đã biết đến các lợi ích về hiệu suất trong nhiều năm. Chúng ta đã biết về lợi ích sức mạnh, lợi ích thành phần cơ thể. Bạn dùng nó hàng ngày?
Có, tôi có. Giờ đây, có thông tin rằng nó còn mang lại lợi ích cho nhận thức. Và tôi muốn nói, ôi, tôi hy vọng tôi không nói sai điều này. Tôi sẽ kiểm tra sự thật và chắc chắn rằng bạn hỏi tôi về nghiên cứu. Tôi khá chắc chắn rằng họ đã tiến hành một nghiên cứu cho thấy rằng creatin thực sự làm giảm triệu chứng trầm cảm. Thú vị đấy.
Vậy tôi sẽ nói rằng, nếu có một loại mà tôi khuyên mọi người nên dùng, có lẽ đó sẽ là creatin monohydrate vì nó rẻ, hiệu quả, và mọi người nói, ôi, chúng ta không biết tác động lâu dài sẽ ra sao. Nó đã tồn tại khoảng 40 năm rồi. Nếu có tác động lâu dài, chúng ta đã thấy điều đó từ lâu rồi. Và chỉ để nói thêm, creatin monohydrate, đừng lãng phí tiền của bạn vào bất kỳ thứ gì khác. Mọi người cố gắng phát minh lại chiếc bánh xe với creatin vì monohydrate, nó… Bạn biết đấy, nhớ khi nào màn hình lớn, màn hình phẳng ra mắt không? Tôi đang thể hiện tuổi tác của mình đấy.
Không, tôi nhớ. Nhưng tôi nhớ rằng nó như là 1.000 đô la cho một chiếc TV màn hình 40 inch và giờ bạn có thể mua một chiếc với giá của một cây kẹo cao su. Bạn hiểu ý tôi chứ? Đó là vì mọi người sản xuất nó. Chúng rất phổ biến, điều đó đã làm giảm chi phí, đúng không? Ai cũng bán creatin monohydrate, làm giảm giá cả.
Vì vậy, các công ty sáng tạo ra các dạng creatin mới và đưa ra những tuyên bố xung quanh chúng để cố gắng khiến bạn chi tiêu nhiều tiền hơn cho creatin monohydrate, bão hòa tế bào cơ, 100%, bạn không cần làm gì khác. Điều gì đang diễn ra ở đó?
Vì vậy, có vài điều. Chúng tôi không hiểu hoàn toàn tất cả các cơ chế, nhưng chúng tôi biết rằng khi creatin vào hệ thống và vào tế bào, nó kết hợp với phosphate, tạo ra creatin phosphate. Đây là một chất hiến tặng phosphate năng lượng cao. Vì vậy, khi bạn tập thể dục, cơ bản là bạn đang sử dụng cái gọi là adenosine triphosphate, tức là ATP, là dạng năng lượng tinh khiết nhất trong cơ thể bạn.
Vì vậy, cái mà chúng tôi gọi là thủy phân ATP được sử dụng để cung cấp năng lượng cho nhiều phản ứng trong cơ thể bạn. Và vì vậy ATP triphosphate, ba phosphate, để cung cấp năng lượng cho những phản ứng này, nó bị cắt thành ADP, adenosine diphosphate, cộng với một phosphate vô cơ, đúng không? Creatinine có thể hiến tặng phosphate của nó cho ADP, tái tạo ATP.
Vì vậy, những gì chúng ta thấy là, đặc biệt trong khi tập thể dục kỵ khí, hiệu suất tốt hơn của creatin, vì nó là chất hiến tặng phosphate năng lượng cao có thể giúp bổ sung lại điều đó. Và sau đó, nó cũng kéo nước vào tế bào. Và chúng tôi nghĩ rằng đó là một phần của lợi ích về thành phần cơ thể của nó. Bởi vì một tế bào cơ ẩm, tôi có nghĩa là, tế bào cơ có 70% nước. Nhưng chúng chủ yếu là nước. Và mọi người nói, ôi, chỉ là nước thôi. Được rồi, nhưng đó là mô nạc.
Và thực sự có một số, tôi tin rằng có một số bằng chứng rằng việc cung cấp nước cho cơ thực sự làm tăng, cải thiện các đặc tính co bóp của cơ. Vì vậy, điều đó có thể giải thích một phần lợi ích sức mạnh. Và tất nhiên, một lần nữa, nó sẽ hiện lên như khối lượng nạc, đúng không? Giờ đây, đó không phải là tác động lớn. Chúng ta đang nói về một vài kilogram cho hầu hết mọi người, điều gì đó như thế. Tôi sẽ chấp nhận điều đó. Nhưng với một loại thực phẩm bổ sung tương đối rẻ, hiệu quả, vâng, hãy dùng nó, đúng không?
Vậy những thực phẩm bổ sung đó là gì? Có gì khác trong cấp độ một không? Vâng, tôi có nghĩa là, đối với những người có thể chịu đựng protein whey, tôi có nghĩa là, bạn biết đấy, nó không phải là phép màu, nhưng đó là một cách rẻ tiền, thường khá ngon để cung cấp protein chất lượng cao. Và, bạn biết đấy, nếu bạn lấy từ thực phẩm nguyên chất, thật tuyệt, nhưng nhiều người gặp khó khăn trong việc cung cấp lượng protein họ muốn từ thực phẩm nguyên chất.
Vì vậy, protein whey, một lần nữa, rất chất lượng cao, thường dễ tiêu hóa. Lưu ý là protein whey cô đặc. Nhiều người không thể chịu đựng được vì trong đó có lactose. Vì vậy, nếu bạn bị không dung nạp lactose, whey isolate, thường được lọc vi mô, loại bỏ hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả, lactose. Và vì vậy hầu hết mọi người có thể chịu đựng điều đó. Nhưng vẫn có một tỷ lệ nhất định người cũng nhạy cảm với lactal trong whey, các protein trong whey.
Vì vậy, trong trường hợp đó, có một loại gọi là whey thủy phân, là whey được tiêu hóa trước. Và hầu như tất cả mọi người có thể chịu đựng điều đó. Nhưng nếu bạn không gặp vấn đề tiêu hóa nào với một dạng cô đặc hoặc một dạng isolate, thì hoàn toàn ổn. Còn gì khác trong cấp độ một không?
Và sau đó, tôi sẽ nói là caffeine. Caffeine là một trong những chất tăng cường nhận thức gốc. Nếu chúng ta nhìn vào các bài kiểm tra nhận thức, chúng ta thấy mọi người có hiệu suất tốt hơn một cách nhất quán. Và nếu bạn nhìn vào hiệu suất, mọi người cũng hoạt động tốt hơn một cách nhất quán, đúng không? Trước 12 giờ trưa, nhiều người nói với tôi về thời gian bán rã của caffeine ảnh hưởng đến giấc ngủ.
Vâng. Vì vậy, điều đó, tôi có nghĩa là, thậm chí có một số bằng chứng rằng, bạn biết đấy, ngay cả khi bạn có một liều caffeine tốt vào buổi sáng, thì nó vẫn có thể ảnh hưởng đến giấc ngủ của bạn sau này. Vì vậy, một lần nữa, không có giải pháp, chỉ có các sự đánh đổi, đúng không? Tôi sẽ nói rằng tổng thể, nếu bạn là một vận động viên hoặc ai đó mà, bạn biết đấy, phụ thuộc nhiều vào sức mạnh trí não của mình để, bạn biết đấy, làm bất cứ điều gì bạn làm, caffeine có lẽ là một thực phẩm bổ sung hữu ích. Như bạn đã nói, bạn biết đấy, nếu bạn sẽ dùng nó, hãy cố gắng dừng lại, bạn biết đấy, chín giờ trước khi bạn đi ngủ để ngừng tiêu thụ caffeine.
Bởi vì đến thời điểm đó, bạn biết đấy, phần lớn trong số đó đã ra khỏi hệ thống của bạn, đúng không?
Những hiểu lầm lớn về việc nhịn ăn cách quãng là gì?
Có vẻ như đây là một công cụ cực kỳ tuyệt vời cho nhiều người để có thể kiểm soát lượng calo tiêu thụ trong các nghiên cứu mà họ không kê đơn calo.
Vì vậy, họ không so sánh calo. Họ chỉ nói với mọi người là hãy nhịn ăn cách quãng hoặc, bạn biết đấy, tuân theo một chế độ ăn kiêng. Những người trong nhóm nhịn ăn cách quãng có xu hướng giảm cân nhiều hơn và có những cải thiện tốt hơn trong các chỉ số máu của họ.
Nhưng không phải vì điều gì kỳ diệu về việc nhịn ăn cách quãng. Mà là vì nó đặt họ vào trạng thái thiếu calo.
Họ có thấy điều đó trong các nghiên cứu không?
Có. Vì vậy, khi họ thực hiện các thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên mà thực sự kiểm soát calo, một phiên bản cực đoan tuyệt vời về điều đó sẽ là có một nghiên cứu về nhịn ăn cách ngày, đúng không? Những người tham gia sẽ nhịn một ngày, nhịn hoàn toàn vào ngày tiếp theo, ăn 150% lượng calo duy trì của họ. Trong khi nhóm chỉ ăn liên tục thì chỉ tiêu thụ 75% lượng calo duy trì trong suốt thời gian.
Cả hai nhóm đều giảm cân tương tự nhau. Thực sự, nhóm ăn liên tục giữ được một ít khối lượng cơ nạc nhiều hơn và giảm một ít khối lượng mỡ. Nhưng, bạn biết đấy, đó là một hình thức nhịn ăn khá cực đoan.
Nếu bạn nhìn vào những hình thức truyền thống hơn như 16/8 hoặc những thứ tương tự về nhịn ăn cách quãng, bạn sẽ thấy việc giữ khối lượng cơ nạc cũng tương tự so với các chương trình ăn uống liên tục. Những quan niệm sai lầm thực sự được nói đến là rất nhiều quanh vấn đề tuổi thọ. Và mọi người nói rằng, “Chà, mỗi khi tôi nói về điều này, mọi người sẽ nói, tôi không nhịn ăn để giảm cân. Tôi nhịn ăn vì sức khỏe. Tôi nhịn ăn để kéo dài tuổi thọ và tự thực bào.”
Vậy, những gì tôi sẽ nói với bạn là thực ra có nhiều bằng chứng hơn rằng việc hạn chế calo làm tăng tự thực bào hơn là việc nhịn ăn cách quãng. Nhưng việc nhịn ăn hoặc nhịn cũng làm tăng tự thực bào. Vậy hãy cùng nói về điều này. Tự thực bào là một loại phân hủy protein lysosomal. Có một vài cách khác nhau mà cơ thể phân hủy những protein cũ bị gấp sai hoặc chỉ những thứ cần phải được thay thế. Một trong số đó là thông qua quá trình phân hủy protein lysosomal, mà lysosome là một bào quan trong tế bào có thể bao quanh những protein cũ này và phân hủy chúng. Và sau đó bạn có được các axit amin từ những protein đó có thể được tái chế để tạo ra protein mới, đúng không?
Việc hạn chế calo làm tăng tự thực bào. Tập thể dục làm tăng tự thực bào. Nhịn ăn cũng có thể làm tăng tự thực bào. Nhưng bạn sẽ nghe mọi người nói, bạn phải nhịn ăn trong một khoảng thời gian nhất định vì đó là lúc tự thực bào được kích hoạt. Như ba ngày hay gì đó. 72 giờ hay gì đó.
Không đúng. Vì vậy, quá trình phân hủy protein tự thực bào luôn xảy ra bất kể điều gì. Tốc độ tương đối sẽ thay đổi, đúng không? Nhưng không có bằng chứng nào cho thấy việc nhịn ăn làm tăng tự thực bào nhiều hơn so với việc ăn cùng một lượng calo chỉ phân bổ theo thời gian.
Bây giờ, hãy để tôi đưa cho bạn một ví dụ, đúng không? Giả sử ai đó nhịn ăn trong 20 giờ một ngày và họ ăn trong 4 giờ, đúng không? Và một lần nữa, ví dụ tôi đang dùng là vì một số người nói, “Chà, tôi không làm điều này để giảm cân. Tôi làm điều này chỉ vì lợi ích sức khỏe.” Vậy giả sử trong suốt ngày đó, họ ăn lượng calo duy trì của mình. Họ chỉ ăn trong một khoảng thời gian 4 giờ, đúng không? Trong khi giả sử người X chỉ ăn ba, bốn bữa và cùng một lượng calo. Trong thời gian nhịn ăn, chắc chắn rằng tự thực bào của bạn sẽ tăng lên. Nhưng sau đó, trong bốn giờ đó, khi bạn ăn, bạn phải ăn nhiều thức ăn hơn trong khoảng thời gian đó, điều đó sẽ xảy ra. Nó sẽ giảm xuống rất nhiều. Vì vậy, trong khi tỷ lệ tự thực bào của bạn có thể thấp hơn khi ăn liên tục suốt cả ngày so với thời gian họ đang nhịn ăn, thì khi những người nhịn ăn bắt đầu ăn trong khoảng thời gian đó, bất kể đó là khoảng thời gian nào, vì họ phải ăn nhiều hơn trong thời gian đó, tự thực bào giảm xuống, trong khi những người ăn liên tục, tỷ lệ tự thực bào của họ giờ đây sẽ cao hơn.
Còn nếu bạn đang mắc phải một bệnh nào đó hoặc có một loại viêm nào đó hay gì gì đó? Có thể sử dụng việc nhịn ăn cách quãng dài hạn trong bối cảnh đó không? Vậy nói nếu tôi, tôi không biết, nếu tôi có một chút viêm hoặc có điều gì đó không ổn với tôi, có bao giờ có trường hợp sử dụng nhịn ăn 72 giờ để tôi có thể, tôi đoán, có thể đạt được một mức độ tự thực bào lớn hơn không?
Điều này khó khăn vì không có nghiên cứu trực tiếp nào xem xét điều này. Vậy, những gì tôi sẽ nói có thể sẽ là suy đoán và tôi cảm thấy thoải mái khi suy đoán về nó. Một lần nữa, hãy cùng phân tích nó từ góc độ calo hàng tuần, đúng không? Bởi vì nếu chúng ta so sánh táo với táo, đúng không, chúng ta biết rằng hạn chế calo sẽ tăng cường tự thực bào. Vì vậy, nếu nhịn ăn cách quãng khiến ai đó ở trong tình trạng thiếu calo tổng thể, đó giống như cái mà chúng ta gọi là biến số gây nhầm lẫn, đúng không? Vì vậy, nếu chúng ta giả định trong suốt một tuần, hai người có gen giống hệt nhau, đúng không, ăn cùng một lượng calo, nhưng một người ăn trong bốn ngày, trong khi người kia chỉ phân bổ nó trong bảy ngày, nhưng người ăn trong bốn ngày lại nhịn trong ba ngày, thì tỷ lệ tự thực bào và oxy hóa chất béo của họ sẽ cao hơn nhiều trong ba ngày đó, đúng không? Nhưng sau đó khi họ phải nhét tất cả các calo mà họ thường sẽ tiêu thụ vào, trong suốt bốn ngày đó, bây giờ nó sẽ thấp hơn nhiều và những người ăn liên tục sẽ có tỷ lệ tự thực bào và oxy hóa chất béo cao hơn. Cơ thể rất thông minh. Nó cố gắng đạt được sự ổn định.
Bây giờ, tôi sẽ có một số người nói rằng lập luận bảo vệ cho quan điểm trái ngược là, ừ, còn nếu bạn không bù đắp cho lượng calo trong bốn ngày đó thì sao? Vậy thì bây giờ bạn đang ở trong tình trạng thiếu calo và bạn không thể tách biệt những ảnh hưởng từ việc thiếu calo, đúng không? Vậy nên, điều tôi sẽ nói là trong các thử nghiệm ngẫu nhiên có kiểm soát chặt chẽ mà chúng tôi có, nơi họ cân bằng lượng calo giữa các nhóm ăn kiêng từng đợt và các nhóm không ăn kiêng, chúng tôi không thấy sự khác biệt về giảm cân và chúng tôi cũng không thấy nhiều sự khác biệt về các chỉ số sức khỏe, HBA1c, các chỉ số về độ nhạy insulin. Có một số nghiên cứu cho thấy mức đường huyết lúc đói có thể thấp hơn một chút với chế độ ăn kiêng từng đợt khi họ kiểm tra, nhưng tôi nghĩ điều này là một hiện tượng do cách họ kiểm tra. Có ổn không nếu tôi đi sâu vào vấn đề này? Cứ tự nhiên.
Vì vậy, một trong những vấn đề là nếu bạn muốn so sánh cùng một loại, nếu bạn nhịn ăn lâu hơn, mức đường huyết lúc đói của bạn sẽ thấp hơn một chút. Nếu ai đó ăn liên tục, ví dụ, rồi sau đó họ nhịn ăn khoảng 12 giờ trước khi kiểm tra, nhưng người trong nhóm nhịn ăn đã nhịn ăn 16 giờ vì họ ở trong khung giờ ăn uống đã định, kết quả kiểm tra đường huyết của họ có thể thấp hơn một chút, đúng không? Và bạn sẽ thấy điều này trong một số nghiên cứu, không phải tất cả, nhưng một số. Nhưng sau đó bạn nhìn vào các chỉ số lâu dài về độ nhạy insulin như HBA1c và thường thì bạn không thấy sự khác biệt khi họ đã kiểm soát lượng calo. Thế nên lại một lần nữa, mọi người sẽ nghe những gì tôi nói và luôn có như một cái lọc, đúng không? Những gì tôi thực sự nói và những gì họ nghe là, “Lane nói rằng nhịn ăn từng đợt là vô nghĩa và không có giá trị.” Không, nếu đó là điều mà bạn có thể kiên trì và nó giúp bạn kiểm soát lượng thức ăn của mình, thì đó là một cách tuyệt vời cho nhiều người để kiểm soát lượng calo và giảm cân.
Đây là một câu hỏi dành cho bạn. Hãy hỏi đi. Tôi nghĩ tôi biết câu trả lời, nhưng hóa ra nhiều người không biết câu trả lời, vì tôi đã làm một số nghiên cứu trước về các loại vấn đề mà mọi người gặp khó khăn, quan tâm và thực sự tôi đã nghiên cứu về những gì mọi người tìm kiếm nhiều nhất trên Google. Và thật thú vị là mọi người đang tìm kiếm nhiều nhất khi nói đến giảm cân. Bạn có thể đoán đó là gì không? Chế độ ăn ketogenic? À, thậm chí hơn thế là cách giảm mỡ bụng.
Ồ, thú vị. Và không phải là mọi người thực sự, thực sự bị ám ảnh với việc giảm mỡ ở khu vực này. Tôi nghĩ có một số bài tập và chế độ ăn uống cho rằng có thể giúp bạn giảm chỉ loại mỡ nhắm đến ở khu vực này. Bạn nói sao về điều đó? Câu trả lời là bạn có thể có khả năng giảm mỡ cục bộ, nhưng thực tế điều đó có vẻ không liên quan lắm, và tôi sẽ giải thích tại sao. Vì vậy, đầu tiên, câu hỏi là, đó có phải là mỡ nội tạng hay mỡ gan, hay đó chỉ là nơi bạn có xu hướng tích trữ mỡ dưới da? Và khó để biết điều đó trừ khi ai đó đã thực hiện như chụp MRI và những thứ tương tự. Bởi vì một số người chỉ tích trữ mỡ dưới da ở các khu vực khác nhau, đúng không? Một số người có xu hướng tích trữ nhiều hơn ở chân, như phụ nữ, nếu họ tích trữ, họ thường tích trữ nhiều hơn ở chân, trong khi đàn ông có xu hướng tích trữ nhiều hơn ở đây. Sự khác biệt giữa mỡ dưới da và mỡ nội tạng là gì?
Vì vậy, mỡ nội tạng là mỡ xung quanh các cơ quan. Mỡ nội tạng và mỡ gan tính theo gram thì không khỏe mạnh về mặt chuyển hóa bằng mỡ dưới da. Vì vậy, đó là điểm khác biệt. Nhưng những thứ khiến bạn giảm mỡ dưới da, tức là mỡ dưới da, thì cũng là những thứ thường giúp bạn giảm mỡ gan hoặc mỡ nội tạng. Vì vậy, một trong những điều tôi nói với mọi người, nếu chúng ta đang nói về việc cố gắng giảm mỡ cơ thể hoặc cố gắng đạt được kết quả sức khỏe lớn nào đó, hãy bắt đầu với việc cố gắng nâng nhiều đá tảng nhất có thể, bạn sẽ tập trung vào những viên đá lớn trước, đúng không? Rồi sau đó nếu bạn đã có những viên đá lớn, bạn có thể bận tâm đến việc nhặt một số viên sỏi. Nhưng đừng đánh rơi những viên đá lớn để nhặt viên sỏi. Và tôi nghĩ nhiều người cuối cùng lại làm vậy. Vì vậy, trước khi bạn lao vào một phương pháp rất cụ thể để cố gắng giảm mỡ bụng, hãy quay lại, thu hẹp lại. Tôi có thể duy trì điều này trong một thời gian dài không? Bởi vì nếu bạn không thể duy trì nó trong một thời gian dài, thì thực sự nó sẽ không có ý nghĩa. Bạn sẽ tốt hơn khi tìm ra một thứ mà bạn có thể thực hiện bền vững, thực hiện một cách nhất quán trong dài hạn, bởi vì nếu bạn giảm đủ lượng mỡ toàn thân, cuối cùng bạn sẽ giảm được mỡ bụng. Và phần nào đó là do di truyền của chúng ta và cách chúng ta tích trữ. Nó có vẻ rất khó khăn. Có vẻ như đối với tôi, nó cảm giác như là điều cuối cùng sẽ biến mất.
Tôi sẽ nói rằng họ đã chỉ ra rằng tập thể dục cụ thể có thể giúp nhắm mục tiêu mỡ gan và mỡ nội tạng ngay cả khi không có tình trạng thiếu calo. Vì vậy, ngay cả khi mọi người duy trì trọng lượng cơ thể của mình, họ vẫn có xu hướng giảm mỡ gan và mỡ nội tạng chỉ thông qua việc tập thể dục. Vậy hãy nói về tập thể dục và giảm cân.
Đó là một chủ đề nóng hổi, rất nóng. Tôi rất muốn có câu trả lời ở đây về, bạn biết đấy, một trường phái tư tưởng cho rằng tập thể dục không đặc biệt hữu ích cho việc giảm cân, bởi vì nếu tôi ra ngoài chạy, sau đó tôi trở về nhà và tôi chỉ ăn nhiều hơn. Và đây là một vấn đề đa diện theo nghĩa là có các thành phần sinh hóa liên quan đến giả thuyết đó. Ý tôi là, bộ não của tôi sản xuất nhiều hơn hormone đói, nên tôi thấy đói hơn. Nhưng sau đó cũng có một phần tâm lý trong giả thuyết đó nơi mọi người nói rằng thực sự vì tôi đã chạy, nên tôi nghĩ tôi xứng đáng với nhiều thức ăn hơn. Vì vậy, tôi ăn nhiều bánh ngọt hơn vì tôi cảm thấy tốt về bản thân.
Vì vậy, đây là nơi mà cách nghiên cứu được thực hiện thực sự quan trọng. Vì vậy, hãy xem xét từ khía cạnh cơ chế trước. Nếu chúng ta nhìn vào các nghiên cứu được kiểm soát chặt chẽ nơi họ có người tập thể dục và họ đang yêu cầu họ, bạn biết đấy, ăn cùng lượng calo như những người không tập thể dục, thì việc tập thể dục chắc chắn giúp giảm cân. Chắc chắn rồi. Phần về sự thèm ăn thì phức tạp hơn một chút.
Trước hết, có một vấn đề về bù đắp lượng calo từ việc tập thể dục mà Hermann Ponser đã thực hiện nghiên cứu, cơ bản cho thấy rằng nếu bạn đốt cháy 100 calo từ hoạt động, bạn không thực sự mất 100 calo. Cơ thể bạn thực sự bù đắp lại bằng cách tỷ lệ trao đổi chất cơ bản (BMR) của bạn giảm một chút hoặc bạn có thể trở nên ít hoạt động hơn một cách tự nhiên, đúng không? Vậy nên, có một sự bù đắp một phần, nhưng trung bình, lại một lần nữa, mọi người đều khác nhau, nhưng trung bình, khoảng 28 calo cho 100 calo. Vì vậy nếu bạn thực hiện hoạt động tiêu tốn 100 calo, bạn vẫn chỉ mất tầm 72 calo. Thật ra, sự giảm thiểu này không nhiều như bạn nghĩ, đúng không? Vậy nên có khía cạnh này rằng việc tập thể dục không khiến bạn giảm cân nhiều như dự đoán dựa trên mức độ bạn thực hiện, đúng không? Nhưng nó vẫn góp phần vào việc tiêu tốn năng lượng.
Điều thú vị hơn là khía cạnh mà bạn đã đề cập, đó là lượng thức ăn mà bạn tiêu thụ, trên thực tế thì điều này trái ngược với những gì bạn nghĩ. Trung bình, trong các nghiên cứu, đúng là mọi người có xu hướng ăn nhiều hơn một chút, nhưng sự bù đắp không hoàn toàn, được chứ? Vì vậy, việc tập thể dục thực sự có một hiệu ứng anorectic. Bây giờ, tôi không nói về mọi người, có một số người mà, dù vì lý do tâm lý hay thực sự do sinh lý, họ tập thể dục nhiều hơn và cảm thấy đói hơn, đúng không? Nhưng trung bình, trong các nghiên cứu, tập thể dục có tác động trung lập hoặc tích cực đến cảm giác thèm ăn. Thực ra, có một nghiên cứu cổ điển từ những năm 1950 mà tôi đã đề cập trong cuốn sách, nơi họ đã xem xét các công nhân Bengali và họ không có can thiệp, nhưng chỉ nhìn vào những người ít hoạt động, hoạt động nhẹ, hoạt động vừa phải, và hoạt động rất nhiều, đúng không? Nghĩ về những công nhân xây dựng nặng nhọc. Từ hoạt động nhẹ đến hoạt động
Nhiều người có thể có một sự thu hút rất mạnh mẽ để tham gia vào nhóm đó với suy nghĩ rằng nó lành mạnh hơn, có quan điểm tích cực hơn về nó, và họ có thể cải thiện nhiều khía cạnh khác trong cuộc sống của họ. Nhưng nếu chúng ta thực hiện ngẫu nhiên, điều mà chúng ta có thể giả định thông qua quá trình ngẫu nhiên hóa là bất kỳ đặc điểm vốn có nào của các đối tượng sẽ được phân bố đều giữa các nhóm. Đó là lý do tại sao điều đó lại quan trọng đến vậy. Tôi nhớ một lần tôi đã nghe một phân tích trên một podcast và họ đã thảo luận về một nghiên cứu so sánh ăn kiêng gián đoạn với chế độ hạn chế năng lượng liên tục, tức là ăn kiêng bình thường. Và cơ bản, cốt lõi của nghiên cứu là họ không thấy sự khác biệt thực sự nào trong việc giảm cân. Người nói trong đó là một người rất ủng hộ ăn kiêng gián đoạn. Họ nói, có thể một nhóm đã ăn rất nhiều thực phẩm không lành mạnh hoặc gì đó tương tự, và tôi nghĩ, người này không hiểu về ngẫu nhiên hóa, đúng không? Điều đó sẽ dẫn bạn đến kết luận rằng ăn kiêng gián đoạn có thể khiến bạn tìm kiếm thực phẩm không lành mạnh, đúng không? Vậy nên, một lần nữa, ngẫu nhiên hóa không hoàn hảo, nhưng lý do nó quan trọng là vì nó giúp chúng ta loại bỏ thiên kiến người sử dụng lành mạnh. Và tôi nghĩ, một lần nữa, nếu mọi người, nhưng nhược điểm của các thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên là bạn chỉ có thể thực hiện chúng trong một thời gian nhất định vì chúng được kiểm soát. Quan điểm của bạn về chế độ ăn keto có giống như những gì bạn đã nói về tất cả các chế độ ăn không, hay keto đứng trong một danh mục riêng? Tôi hỏi điều này một phần vì nhiều bác sĩ kê đơn chế độ ăn keto cho những người mắc bệnh động kinh và một số loại viêm nhiễm và vấn đề liên quan đến não. Được rồi, bệnh động kinh là một trường hợp cụ thể. Về cơ bản, đối với bệnh động kinh, chế độ ăn ketogenic thực sự là một phương pháp điều trị rất hiệu quả. Nó cung cấp một loại chất hữu dụng, ketone cho não, và họ thấy nó giảm tỷ lệ mắc bệnh động kinh. Thực tế, bạn tôi mà tôi đã đề cập, Dom D’Agostino, anh ấy thực sự bắt đầu nghiên cứu chế độ ăn ketogenic cho các thợ lặn SEAL Hải quân ở độ sâu, bởi vì nhiều thợ lặn đó khi ở độ sâu gặp phải co giật, và họ đã phát hiện ra rằng việc thực hiện chế độ ăn ketogenic giúp giảm co giật. Nhưng, không may, mọi người đã lấy điều đó để nói rằng, bất kỳ vấn đề nào về não, chỉ cần cho họ chế độ ăn keto, có rất ít bằng chứng để hỗ trợ cho các vấn đề về não khác. Nhưng hãy nói về, có rất nhiều tuyên bố xung quanh chế độ ăn keto, các chế độ ăn ít carb. Nó dường như hoạt động cho việc giảm mỡ, theo cách tương tự như các chế độ ăn khác, thông qua việc thâm hụt calo. Đã có một số nghiên cứu thử nghiệm kiểm soát ngẫu nhiên rất tốt, cùng với một vài phân tích tổng hợp bây giờ. Nếu họ so sánh các chế độ ăn có lượng calo và protein bằng nhau, nhưng khác về lượng carbohydrate và chất béo từ chế độ ăn ít béo, nhiều carbohydrate đến ít carbohydrate, nhiều chất béo, không có sự khác biệt thực sự nào trong việc giảm cân hay giảm mỡ. Thực tế, phân tích tổng hợp cho thấy hơi nghiêng về chế độ ăn ít béo, nhưng đó là một lượng không có ý nghĩa lâm sàng thực sự. Nhưng làm thế nào điều đó có thể xảy ra? Bởi vì một trong những điều mà mọi người nói, khi bạn thực hiện chế độ ăn keto, bạn đốt cháy nhiều chất béo hơn. Tôi nghĩ nếu có một câu nói nào có thể làm nên điều này, thì đây có thể là nó. Vậy thì đúng là bạn đốt cháy nhiều chất béo hơn trong chế độ ăn ketogenic. Tại sao? Bởi vì khi bạn thực hiện chế độ ăn ketogenic, bạn đang ăn nhiều chất béo hơn, ít carbohydrate hơn. Vì vậy, bạn ăn nhiều chất béo hơn, có nhiều chất béo hơn để đốt cháy, nhưng bạn cũng giữ mức insulin thấp. Và vì vậy bạn đốt cháy nhiều chất béo hơn bởi vì insulin làm giảm tỷ lệ oxi hóa chất béo và làm giảm quá trình lipolysis. Vì vậy, mọi người hiểu điều đó và nói, vậy thì tốt hơn, đúng không? Đó là điều mà chúng ta đang đi vào. Chúng ta đã nói trước đó về cơ chế so với kết quả. Nhưng khi chúng ta nhìn vào những nghiên cứu này nơi họ thực sự đo lường kết quả của việc giảm mỡ, họ không thấy sự khác biệt giữa chế độ ăn ít carbohydrate và ít béo. Làm thế nào? Nếu họ đốt cháy nhiều chất béo hơn như vậy. Giảm mỡ và đốt cháy mỡ hay oxi hóa chất béo không phải là điều tương tự. Oxi hóa chất béo là một phần của việc giảm mỡ, nhưng đó chỉ là một mặt của đồng xu. Những gì bạn mất hoặc tăng về mỡ là cân bằng mỡ. Bạn luôn luôn lưu trữ và đốt cháy mỡ đồng thời. Được chưa? Trong chế độ ăn ít carbohydrate, nhiều chất béo, bạn đang đốt cháy rất nhiều chất béo, nhưng bạn cũng đang lưu trữ rất nhiều chất béo. Và đây là lý do. Carbohydrate thực sự không được lưu trữ dưới dạng mỡ trong cơ thể. Cơ thể bạn gần như chỉ phải đốt cháy nó khi bạn tiêu thụ. Họ đã thực hiện một nghiên cứu theo dõi trao đổi chất, nơi họ cơ bản đánh dấu carbohydrate trong mỡ. Bạn có thể đánh dấu chúng bằng một đồng vị ổn định và bạn nhìn xem nhãn đó kết thúc ở đâu, đúng không? Ít hơn 2% mỡ được lưu trữ trong mô mỡ trong chế độ ăn hỗn hợp xuất phát từ carbohydrate. Mô mỡ là gì? Các tế bào mỡ. Hơn 98% đến từ chất béo trong chế độ ăn. Vì vậy đây là vấn đề. Nếu bạn thực hiện chế độ ăn ít béo, nhiều carbohydrate, bạn không đốt cháy nhiều chất béo, nhưng bạn cũng không lưu trữ nhiều chất béo. Nếu bạn thực hiện chế độ ăn ít carbohydrate, nhiều chất béo, bạn đốt cháy rất nhiều chất béo, nhưng bạn cũng lưu trữ rất nhiều chất béo. Vậy cái gì thực sự quan trọng về mặt cân bằng mỡ là cân bằng năng lượng. Bạn có đang ăn nhiều calo hơn lượng bạn đốt cháy không? Đó là điều sẽ cuối cùng quyết định điều đó. Và đó là lý do tại sao chúng ta không thấy sự khác biệt trong việc giảm mỡ cơ thể thực sự giữa các nhóm đó. Đây là nơi mà chúng ta đã đi vào, trước khi chúng ta bắt đầu quay phim, nhiều người rất tập trung vào những cơ chế hóa sinh này. Và một trong những điều, tôi đã như vậy khi tôi là sinh viên đại học chuyên ngành hóa sinh. Và tôi nghĩ làm điều đó đầu tiên là tuyệt vời. Làm hóa sinh trước tiên là tuyệt vời. Và rồi chuyển sang dinh dưỡng và có một cố vấn tốt đã cho tôi cái nhìn tổng quan và nói, “Này, bạn đang đi quá sâu vào vấn đề. Hãy quay lại và nhìn vào toàn bộ bức tranh.” Bởi vì các cơ chế rất tuyệt. Rất tốt để đặt câu hỏi. Và khi chúng ta thấy một kết quả, và khi tôi nói kết quả, việc giảm mỡ sẽ là một kết quả, việc mất mỡ thực tế, một sự thay đổi trong HBA1C, một chỉ số sinh học, đó là một kết quả. Nếu có một kết quả, sẽ có một cơ chế hỗ trợ cho kết quả đó. Nhưng chỉ vì có một cơ chế không có nghĩa là sẽ có một kết quả.
Và điều tôi muốn nói ở đây là tất cả những con đường sinh hóa này, những cơ chế này, đây là một bản giao hưởng. Và khi bạn làm một điều gì đó ở đâu đó, nhiều khi điều đó được bù đắp ở một nơi khác. Một kết quả là tổng hợp của hàng trăm, nếu không muốn nói là hàng ngàn con đường sinh hóa khác nhau hòa quyện lại với nhau. Ví dụ mà tôi đã dùng với bạn trước đó là việc tập trung vào các cơ chế giống như nhìn vào một quỹ đầu tư tương hỗ và chỉ chú ý đến các cổ phiếu riêng lẻ trong đó. Và nói rằng, “Đừng đầu tư vào quỹ đầu tư tương hỗ đó. Hãy nhìn vào hai cổ phiếu này đã giảm 40%. Nhưng tại sao tôi lại quan tâm nếu quỹ đầu tư tổng thể tăng 20%? Tôi quan tâm đến tổng thể. Đó là kết quả.” Vì vậy, tôi không nhất thiết phản đối việc xem xét các cơ chế, nhưng tôi luôn bắt đầu bằng câu hỏi, “Được rồi, chúng ta có thử nghiệm trên người nào đo lường điều mà chúng ta quan tâm không?” Không phải một phép đo thay thế, mà là điều thực sự.
Nếu tôi có thể viện dẫn một tập trước đây, nếu vậy thì thật tuyệt, có người đã nói, “Hãy cẩn thận khi uống caffeine vì nó kích thích việc giải phóng cortisol và điều đó có thể khiến bạn tích trữ mỡ bụng.” Vì vậy đó là một cơ chế, đúng không? Nếu bạn nhìn vào dữ liệu kết quả thực tế về mỡ cơ thể và mỡ nội tạng hoặc mỡ gan liên quan đến caffeine, bạn thực sự thấy một hiệu ứng trung tính tích cực.
Vì vậy, được rồi, có thể tăng nhẹ cortisol đó là điều tiêu cực, nhưng nếu caffeine cũng kích thích tỷ lệ chuyển hóa cơ bản của bạn và có thể làm một số điều khác như gia tăng việc oxy hóa mỡ, được rồi, có thể có một thành phần tiêu cực trong đó, nhưng rõ ràng nó bị vượt trội bởi những thành phần tích cực dẫn đến kết quả mà chúng ta đang xem xét, đúng không? Vì vậy, không cần phải là những nhà khoa học và có khả năng hiểu tất cả những nhạc cụ nhỏ trong dàn nhạc, đúng không? Bởi vì đó là điều chúng ta cố gắng làm đôi khi. Chúng ta cố gắng tìm hiểu tất cả những nhạc cụ nhỏ trong dàn nhạc, nhưng thực sự, bạn đang nói hãy lắng nghe âm nhạc. Hãy lắng nghe âm nhạc. Và việc lắng nghe âm nhạc trong phép ẩn dụ đó sẽ giống như nhìn vào các thang đo hoặc chỉ là tìm kiếm các kết quả.
Kết quả. Ý tôi là… Và cũng có lẽ, một điều nữa sẽ là điểm này về tính nhất quán và tính bền vững, vì như chúng ta đều có xu hướng muốn những phần thưởng lớn cho những khoản đầu tư nhỏ và điều đó bán chạy, đúng không? Sáu phút bụng phẳng, đó là điều chúng ta muốn. Cải cách toàn bộ cơ thể trong sáu tuần, tăng một phân cho cánh tay của bạn trong 12 tuần. Điều mà tôi thực sự bị hấp dẫn là những gì cần có ở mức độ tâm lý, và chúng ta đã nói về điều đó rồi vì chúng ta đã nói về lý do của bạn và tất cả những điều này, nhưng bạn có thể nói điều đó. Bạn có thể nói với một người như tôi trong kinh doanh, “Bạn sẽ cần 10 năm để đến đó,” hoặc “Bạn sẽ cần 10 năm để trở thành người giữ kỷ lục thế giới trong hoạt động cử tạ này.” Nhưng để ai đó nói, “Đúng, ổn.” Họ sẽ phải một chút, tôi phải nói, lập dị. Họ sẽ phải một chút.
Đó là khả năng, tôi nghĩ, một trong những điều bị đánh giá thấp nhất là khả năng trì hoãn sự thỏa mãn, đúng không? Và không phải trong mọi lĩnh vực cuộc sống của tôi, nhưng trong lĩnh vực cụ thể đó, tôi rất giỏi trong việc này. Và tôi tự hỏi mình đã có bao nhiêu lựa chọn ở một mức độ sâu sắc. Bạn biết không, điều thú vị là. Tôi đã kể câu chuyện về việc đứng squat khó khăn thế nào với tôi. Tôi đã tập luyện chăm chỉ trong ba năm, và tôi có giống như những đôi chân gà. Tôi từng bị cười nhạo rất nhiều trên diễn đàn thể hình. Và tôi nhớ nghĩ ba, bốn năm vào, tôi như, người ta bảo, “Cậu ơi, gene của cậu tệ quá. Tại sao cậu lại cứ muốn làm điều này?”
Và đó là điều tìm hiểu. Tôi nhớ rằng tôi thật sự có cuộc đối thoại nội tâm, bạn biết đấy, có thể chúng sẽ không bao giờ lớn lên, nhưng tôi sẽ cam kết luyện tập chăm chỉ liên tục trong 10 năm. Và nếu tôi không có một bộ chân decente vào thời điểm đó, thì tôi sẽ cho phép bản thân mình dừng lại nếu tôi vẫn cảm thấy như vậy. Và tôi luôn nói sự tê liệt do phân tích và chủ nghĩa hoàn hảo đã giết chết nhiều giấc mơ hơn là thất bại từng có thể. Bởi vì một trong những điều tệ nhất bạn có thể làm là không hành động. Sự không hành động tồi tệ hơn nhiều so với thất bại. Bởi vì nếu bạn thất bại, ít nhất bạn có thể học được điều gì đó từ đó. Bạn thử nghiệm. Tôi chắc chắn là một doanh nhân, bạn đã gặp rất nhiều điều thất bại, đúng không? Nhưng bạn học hỏi từ điều đó và bạn nói, “Được rồi, điều đó không hoạt động. Chúng ta sẽ thử cái này.”
Và cuối cùng, nếu bạn thử đủ thứ và bạn đang đi trên con đường đó, có thể nó không diễn ra theo cách bạn đã vạch ra, nhưng bạn sẽ nhận được điều gì đó tốt hơn những gì bạn đã bắt đầu, đúng không? Có thể không chính xác những gì bạn muốn. Có thể bạn sẽ nhận được điều gì đó tốt hơn. Và tôi sẽ nói với mọi người đó là lý do mà hành động quan trọng hơn nhiều so với việc cố gắng làm mọi thứ trở nên hoàn hảo. Hãy bắt đầu từ nơi bạn đang đứng ngay bây giờ, dù cho nó có không hoàn hảo đến đâu. Bắt đầu đi trên con đường. Và nếu bạn đang đi trên con đường, bạn sẽ mắc sai lầm, học hỏi từ đó và làm tốt hơn vào lần tới. Và cuối cùng, một lần nữa, có thể bạn không nhận được chính xác những gì bạn muốn, nhưng tôi cá là bạn sẽ nhận được điều gì đó khá tốt.
Tôi rất ám ảnh với ý tưởng về sự thất bại vì kinh doanh, vì tôi đánh giá các yếu tố đã thúc đẩy tôi tiến về phía trước nhiều nhất, những thứ đã điều chỉnh đường đi của tôi. Và đó không bao giờ là một giải thưởng hay một thành tựu. Nó luôn là khi cuộc sống nói, “Bạn đã sai về điều đó.” Và từ đó, tôi có một cụm từ vô cùng rõ ràng trong đầu rằng sự thất bại là phản hồi. Phản hồi là kiến thức và kiến thức là sức mạnh của bạn.
Và sau đó tôi đã tiến hành nghiên cứu Jeff Bezos tại Amazon và booking.com. Và Thomas Watson, người từng là người giàu nhất thế giới tại một thời điểm, ông là người sáng lập và CEO của IBM. Và qua tất cả các bài viết của họ, họ hoàn toàn ám ảnh với việc tăng tỷ lệ thất bại của mình. Đến mức, Thomas Watson một lần được hỏi trong một cuộc phỏng vấn sau khi một trong những nhân viên của ông đã thất bại trong một việc gì đó khiến công ty mất khoảng 400.000 hoặc 600.000 đô la. Ông đã nói, “Bạn sẽ sa thải anh ta chứ?” Ông ấy nói, “Sa thải anh ta. Tôi vừa mới chi 400.000 đô la để đào tạo anh ta.”
“Và khi tôi đọc lá thư gửi cổ đông của Amazon, nó nói điều tương tự. Nó ghi rõ, Jeff Bezos đã viết: “Chúng ta phải trở thành nơi tốt nhất trên trái đất để thất bại.” Và ông ấy tiếp tục nói rằng trong cuộc sống, không phải là hoàn thiện một cú đánh hoàn hảo. Mà là bạn swing bao nhiêu lần vì trong trường hợp của Amazon, bạn sẽ không bao giờ biết đến endless.com, cái đã ở trong nghĩa trang hay chiếc điện thoại Fire, cái cũng ở trong nghĩa trang, hay a9.com, cái cũng trong nghĩa trang. Nhưng bạn biết đến AWS, cái sẽ mang lại cho họ 70 tỷ đô la mỗi năm. Vậy nên, ông ấy tiếp tục nói, sử dụng một phép ẩn dụ bóng chày, nơi ông ấy nói: “Trong bóng chày, bạn swing, bạn có một cú hit tuyệt vời, bạn có thể ghi được bốn điểm, nhưng trong cuộc sống, bạn swing, và bạn có một cú hit tuyệt vời, bạn có thể hoàn toàn thay đổi cuộc sống của mình.” Vậy nên thực sự là phải đảm bảo rằng bạn đang swing. Vâng. Ý tôi là, công ty Bryant nói, tôi rất thích câu này, và tôi có thể nói hơi sai một chút. Nhưng ông ấy nói, dù bạn thắng hay thua, nếu bạn thắng, thì thật tuyệt. Nhưng bạn vẫn sẽ phải thức dậy vào ngày hôm sau và làm lại quy trình đó. Nếu bạn thua, thật tệ. Bạn vẫn phải đi dậy và làm lại quy trình tương tự. Và đó là sự sẵn lòng… Ai đó đã nói rằng sự tự tin là sự sẵn lòng đứng vào giữa sự không chắc chắn. Và tôi thật sự thích câu nói đó vì xét cho cùng, đó là nền tảng cho bất kỳ mục tiêu lớn nào mà bạn đang theo đuổi. Không có sự chắc chắn nào cả. Bạn không thể đảm bảo bất cứ điều gì trong cuộc sống. Và vì vậy, chúng ta có thể nói rằng quan trọng là phải thất bại. Nhưng khi bạn thực sự ở trong khoảnh khắc đó, bạn không cảm thấy như, “Có, sự thất bại này thật tuyệt. Tôi yêu điều này.” Nó rất căng thẳng và thật tệ. Nó thực sự, thực sự tệ. Nhưng tôi có thể nói với bạn rằng trong hầu hết các trường hợp, những điều tốt nhất trong cuộc sống của tôi đến từ một số điều tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Và nếu tôi không sẵn sàng cố gắng và đi vào đó một cách lặp đi lặp lại, có thể tôi đã không có được một số điều tuyệt vời đã xảy ra trong cuộc sống. Và dù bạn thắng hay thua, bạn vẫn sẽ phải thức dậy và làm lại quy trình. Nhưng nếu bạn ngừng thực hiện quy trình, nếu bạn ngừng cố gắng, nếu bạn ngừng đi trên con đường, đó là nơi bạn thực sự thua. Tôi nghĩ rất nhiều điều này, quay lại vấn đề ăn kiêng, rất nhiều trong số này, những mẹo ăn kiêng và những thứ tương tự, là những người đang cố gắng tìm cách rút ngắn quá trình đau đớn đó. Nhưng chính quá trình đó là nơi bạn sẽ học được rất nhiều về bản thân mình và nơi cảm giác thỏa mãn thực sự ở đó.
Vậy điều này dẫn tôi đến Zempec vì rõ ràng đó là một chủ đề lớn hiện nay với chế độ ăn kiêng, mà chúng ta đang nói về cái gọi là ‘các con đường tắt’. Bạn nghĩ gì về Zempec? Được rồi, tôi nghĩ tôi sẽ đưa ra một quan điểm rất cân bằng về điều này. Tổng thể, tôi nghĩ nó mang lại nhiều lợi ích. Và đây là lý do. Hãy quay ngược lại 100 năm, 200 năm, hay bất cứ lúc nào. Rất hiếm khi bạn thấy một người béo phì, đúng không? Chúng ta đã không có sự tiếp cận điên cuồng như vậy với những thực phẩm cực kỳ hấp dẫn và nhiều năng lượng, đúng không? Ngay cả khi quay lại 60 năm trước, đúng không? Nếu bạn muốn một chiếc bánh hoặc một chiếc bánh quy, bạn phải đến tiệm bánh. Có rào cản để đến đó. Giờ đây, chúng ta bị bao quanh 24/7 với việc tiếp cận không giới hạn đến những thực phẩm rẻ, nhiều calo, hấp dẫn một cách cực độ. Và một lần nữa, chúng ta biết rằng những người có xu hướng trở nên béo phì có phản ứng thưởng lớn hơn với thực phẩm. Đây là phần khó khăn thực sự và nơi bạn có thể liên kết nó trở lại với nghiện, đúng không? Hãy tưởng tượng bạn là một người nghiện cờ bạc. Và tôi đã nói, tốt, chúng tôi không muốn bạn chơi cờ bạc quá nhiều, nhưng bạn phải chơi cờ bạc vài lần mỗi ngày. Chúng tôi không muốn bạn uống rượu quá nhiều, nhưng bạn phải uống vài lần mỗi ngày. Bạn biết đấy, đừng sử dụng ma túy nhiều quá, nhưng bạn phải sử dụng một vài lần mỗi ngày. Giờ đây, ý tôi là, một lần nữa, mọi người tranh luận về nghiện thực phẩm. Liệu thực sự có nghiện thực phẩm không? Hay không? Nhưng hãy tưởng tượng việc trở thành người gặp rắc rối với việc điều chỉnh sự thèm ăn, nhưng biết rằng bạn phải ăn. Bạn không thể chỉ không ăn, đúng không? Vậy nên tôi nghĩ nếu chúng ta nhìn vào dữ liệu thực tế về Ozympic, điều mà chúng ta đang nói đến, chỉ để cung cấp một chút hóa sinh nền tảng, là GLP-1 memetics. GLP-1 là một hormone được tiết ra từ ruột của bạn để đáp ứng với việc ăn uống, và nó tác động lên hệ tiêu hóa để nói với bạn rằng bạn đã no và cũng tác động lên não của bạn để nói với bạn rằng bạn đã no nhằm giảm sự thèm ăn. Và những thứ này hoạt động rất hiệu quả. Chúng tôi thấy, trung bình là khoảng 15 đến 20% giảm trọng lượng cơ thể trong các nghiên cứu. Vậy nên hầu như là phương pháp điều trị chống béo phì hiệu quả nhất từng được tạo ra. Giờ đây, bản thân GLP-1, thời gian bán hủy chỉ khoảng vài phút, nhưng những gì họ đã làm là điều chỉnh protein sao cho bây giờ thời gian bán hủy dài hơn rất nhiều. Vậy nó có cơ hội tác động lên não và ruột trong một khoảng thời gian lâu hơn rất nhiều. Và một lần nữa, rất hiệu quả. Vậy những điều tiêu cực tiềm năng là gì? Nó sẽ ảnh hưởng như thế nào đến cơ thể? Vậy nên họ đã kéo dài thời gian bán hủy của protein, và điều đó có nghĩa là tôi cảm thấy no lâu hơn? Ồ yeah. Vậy tôi không cảm thấy đói.
Vâng. Thực ra, nó có thể có tác động mạnh đến nỗi nhiều người cảm thấy gần như buồn nôn. Như bạn nghe thấy, một lần nữa, mỗi loại thuốc đều có tác dụng phụ, đúng không? Một số người ban đầu bị buồn nôn, nôn mửa, những thứ tương tự. Nó có xu hướng giảm đi theo thời gian. Nhưng trên một mức độ cá nhân, tôi đã nói chuyện với những người đã dùng thuốc và họ nói rằng một số người đã nói, ngay cả sau khi họ ngừng thuốc, cách tốt nhất họ miêu tả là “Tôi không còn bị ám ảnh bởi thực phẩm nữa. Tôi không luôn suy nghĩ về thực phẩm, hoặc tôi không nghĩ về thực phẩm nhiều như trước. Nó đã bình tĩnh lại với tôi.” Ngay cả sau khi họ đã dừng lại. Đối với một số người, ngay cả sau khi họ đã dừng lại. Vậy có lẽ có một số thay đổi lâu dài trong hóa học não bộ mà đã xảy ra, chúng tôi không chắc. Hoặc có lẽ họ chỉ trở nên tự tin hơn vì họ đã giảm một chút cân và nhận ra, vì nó không làm tăng quá trình chuyển hóa của bạn. Đó là điều cần lưu ý. Vậy tôi đã có một số người nói, “Bạn biết đấy, tôi có một quá trình chuyển hóa chậm, vì vậy tôi phải dùng ozympic.” Và tôi đã nói, “Chà, bạn sẽ cảm thấy thất vọng vì nó tác động đến sự thèm ăn hơn.”
Một số người sẽ nói, “Thế thì, người biện hộ cho quỷ của tôi là, ‘Họ chỉ cần ăn ít hơn thôi.'” Đúng không? Nhưng nếu điều đó dễ dàng như vậy, thì mọi người đã làm được rồi. Một số chỉ trích về thuốc này là, “Chúng tôi thấy rất nhiều sự mất đi khối lượng cơ bắp.” Tôi không biết bạn đã nghe điều đó chưa. Một số người đã nói như vậy. Tôi không nghĩ điều đó đáng lo ngại như một số người nghĩ. Lý do là, hầu hết các nghiên cứu về các mô hình GOP1 này, những người tham gia không tập luyện kháng cự. Và nếu bạn nhìn vào các nghiên cứu nơi mà mọi người không tập luyện kháng cự và chỉ theo chế độ ăn kiêng mà không được cung cấp đủ protein như bình thường, không phải protein cao, bạn sẽ thấy khoảng từ 30% đến 40% trọng lượng họ giảm được là từ khối lượng cơ. Về cơ bản, ozympic cũng nằm trong khu vực đó, điều này có lý do vì họ đang ăn ít hơn. Và nếu họ không tập luyện kháng cự hoặc ăn đủ protein cao, một lần nữa, họ cảm thấy rất no. Thực sự khó để ăn nhiều protein vì protein có xu hướng làm no bụng. Vì vậy, tôi không thấy điều đó có nguy cơ lớn hơn đối với việc mất khối lượng cơ. Tôi nghĩ rằng điều có thể gây vấn đề là nếu mọi người cảm thấy no quá mức, họ có thể không chọn những thực phẩm có lợi nhất vì cảm giác no. Nếu họ chỉ ăn ít hơn những thực phẩm mà họ thường ăn, những thực phẩm giàu calo, dễ bị nghiện, và họ không thay đổi thói quen của mình, khi họ ngừng sử dụng thuốc, họ có thể dễ dàng tăng cân trở lại. Vì vậy, tôi coi điều này là nếu tôi phải chọn, tôi hoàn toàn ủng hộ nó. Chỉ cần nói rằng nên được thực hiện cùng với tư vấn dinh dưỡng và thay đổi lối sống, đúng không? Như là khuyến khích mọi người tập thể dục, giáo dục họ về những lựa chọn thực phẩm lành mạnh. Bởi vì tôi nghĩ đây là một lựa chọn tuyệt vời cho nhiều người.
Bạn có nghĩ rằng có đủ dữ liệu, đặc biệt khi chúng ta nghĩ đến các nghiên cứu dài hạn về tác động của ozympic không? Bởi vì một trong những điều tôi tin trong cuộc sống là không có bữa trưa miễn phí nào cả. Và điều này nghe có vẻ quá giống một bữa trưa miễn phí. Vậy đây là điều tôi muốn nói. Chúng ta không có dữ liệu dài hạn 10, 20 năm. Một số người đã nói, “Có nguy cơ ung thư tuyến giáp.” Tôi nghĩ điều đó đến từ một nghiên cứu trên động vật nào đó, nơi họ sử dụng liều cao hơn nhiều so với bình thường. Tôi luôn nói với mọi người rằng hãy cẩn thận. Ít hơn 50% các nghiên cứu trên động vật kết thúc việc chuyển sang kết quả trên con người. Như chúng tôi đã nói trước đó, không có giải pháp, chỉ có sự đánh đổi.
Vâng, vâng. Có thể có một số tác dụng phụ, một số tác động lâu dài có thể gây ảnh hưởng tiêu cực. Nếu nó giúp ai đó giảm 50, 100 pound, tôi vẫn nghĩ rằng đó là một điều tích cực tổng thể, đúng không? Có thể tốt hơn nếu họ làm được chỉ bằng chế độ ăn kiêng và tập thể dục, có thể, nhưng hầu hết những người đó cũng sẽ không đến được điểm đó, hoặc sẽ rất, rất khó để họ đạt được. Thật buồn cười vì nhiều người trong ngành thể hình rất phản đối loại thuốc này. Và rồi họ nói với bạn về loại đốt mỡ mà bạn có thể mua với mã giảm giá trong bio của họ. Và tôi nghĩ, khoan đã, điều này không hợp lý với tôi. Vậy nên, loại đốt mỡ của bạn có thể không hiệu quả, còn thuốc này lại thực sự hiệu quả, thật kỳ lạ. Hãy làm cho điều này có ý nghĩa.
Bạn nghĩ gì về ngành thể hình?
Tôi có hai cảm xúc trái ngược với nó. Vấn đề lớn với ngành thể hình là một vài điều. Đầu tiên là không có rào cản nào để gia nhập, đúng không? Nếu bạn muốn trở thành một chuyên gia y tế, sẽ có một số rào cản để gia nhập, đúng không? Bạn phải làm một số công việc. Ai cũng có thể tự gọi mình là huấn luyện viên thể hình. Không có rào cản nào cả. Và bất kỳ ai có cơ bụng sáu múi sẽ có được rất nhiều khách hàng vì như tôi đã phát hiện ra, khoa học không hấp dẫn bằng việc chỉ nói, “Này, nhìn này.” Thật buồn cười. Trong một vài năm, tôi đã tăng lên một hạng cân trong cử tạ. Tôi đã lên hạng 105 kilogram, tức là 231 pound. Bây giờ, tôi không béo ở 231 pound, nhưng tôi đã nhanh chóng tăng cân, đúng không? Khuôn mặt tôi sẽ khá, thực ra có lý do là có một bộ râu ở đây vì nó giống như trang điểm cho đàn ông, đúng không? Nó che đi má mập của tôi. Và thật sự, những bình luận trên các video của tôi khiến tôi nhận thấy tôi đã bán ít hàng hơn. Khi tôi quay lại hạng cân trong cử tạ và tôi gầy hơn, tôi bán nhiều hơn. Và tôi nghĩ, điều này thật kỳ lạ. Kiến thức của tôi không khác gì cả. Vẫn là cùng một người. Và không phải khi tôi ở mức 231 pound, đó là có chủ ý. Tôi không chỉ đến đó một cách ngẫu nhiên. Không phải là tôi đã quên cách làm dinh dưỡng, bạn biết đấy, nhưng nếu bạn là một người bình thường và không biết gì về thể thao và có hai huấn luyện viên cá nhân trước mặt bạn, bạn sẽ chọn người có vẻ bề ngoài tốt hơn. Bạn sẽ chọn người mà bạn muốn nói, “Tôi muốn trông giống như vậy.” Và cái đó thật khó khăn. Đó là một điều rất khó để tìm hiểu. Và những gì tôi sẽ nói, mọi người thường hỏi tôi, bạn nghĩ một huấn luyện viên cá nhân cần trông như thế nào? Bạn có nghĩ rằng một chuyên gia y tế cần trông như thế nào không? Tôi nói, không, nhưng mọi người thích thấy sự áp dụng. Và tôi thực sự nghĩ rằng có giá trị trong việc có thể nói, một trong những điều tôi có thể cho khách hàng của mình biết từ kinh nghiệm tham gia thi đấu thể hình và cử tạ và thực hiện tất cả những điều khó khăn này, tôi nói, “Này, tôi sẽ không bao giờ yêu cầu bạn làm bất kỳ điều gì mà tôi chưa từng làm hoặc không sẵn lòng làm.” Đúng không? Và chúng ta đã nói trước đó rằng con người không logic. Họ cảm xúc, phi lý trí, và tất cả những điều này. Để tiết kiệm năng lượng cho tinh thần, tôi đã đọc về một nghiên cứu về chuột. Tôi không cần nghiên cứu trên chuột. Phần lớn nghiên cứu của tôi là trên chuột. Nhưng điều đó cho thấy cách hoạt động của bộ não. Họ đã cho một con chuột vào một mê cung và đặt chocolate ở cuối. Lần đầu tiên nó đi qua mê cung, bộ não của con chuột hoạt động điên cuồng. Lần thứ hai nó đi qua cùng một mê cung, bộ não của nó hầu như không hoạt động. Hoạt động đã giảm và nó đã chuyển sang chế độ lái tự động.
Nghiên cứu tiếp tục nói về cách chúng ta luôn tìm kiếm những con đường tắt để đưa ra quyết định. Điều tôi muốn nói với mọi người là, một lần nữa, bạn không thể tắt não của mình. Đúng không? Đúng vậy. Và thật khó, thật khó để xác định ai là người biết rõ họ đang nói về điều gì. Ý tôi là, bạn biết đấy, tôi sẽ tham gia podcast này và rồi, bạn biết đấy, mọi người sẽ hỏi, “Vậy còn người này thì sao?” Người này có bằng tiến sĩ và anh ấy có cái này cái nọ, và đó là một trong những lý do mà tôi thực sự bắt đầu nghiên cứu của mình, nơi mà tôi cùng đội ngũ xem xét các nghiên cứu hàng tháng và cố gắng truyền tải chúng thành ngôn ngữ bình thường, vì tôi nhận thấy sự thiếu hụt này. Và chúng ta đang cố gắng xây dựng cây cầu này vì thật khó cho người bình thường để biết được. Một trong những điều mà thực tế tôi đã bỏ lỡ khi nói chuyện là nếu bạn và tôi đang trò chuyện, nếu chúng ta đang ở một chủ đề nhất định, thì cả hai chúng ta sẽ nhanh chóng nhận thấy liệu một trong chúng ta có kiến thức hơn về chủ đề đó hay không, hoặc có thể tương tự nhau. Như vậy, chúng ta có thể nhận ra khá nhanh. Như khi chúng ta bàn về đầu tư và cách bắt đầu một công ty và tiếp thị, thì bạn là người giỏi về điều đó, đúng không? Còn khi nói đến dinh dưỡng, bạn cũng có thể nhận ra khá nhanh. Hy vọng rằng tôi biết mình đang nói gì. Bạn không đang nâng đỡ tôi đâu. Nhưng điều chúng ta thực sự tệ là nếu hai người đang bất đồng quan điểm về một chủ đề, cả hai đều có kiến thức hơn chúng ta về chủ đề đó, thì chúng ta gần như không có cách nào để phân biệt ai đúng ai sai.
Hãy nói về Zoe, người mà bạn có thể biết đến vì phản hồi của podcast này và tôi là một nhà đầu tư vào công ty. Các bạn biết đấy, sức khỏe là ưu tiên số một của tôi. Câu chuyện tăng trưởng của Zoe đến nay thật sự đáng kinh ngạc. Họ đang làm khoa học ở quy mô mà tôi chưa từng thấy trước đây. Nhờ vào thành viên và những đột phá gần đây trong nghiên cứu, họ giờ đây có thể tiếp tục cung cấp bài kiểm tra sức khỏe đường ruột tiên tiến nhất về mặt khoa học trên thị trường. Trước đây, bài kiểm tra cho phép họ phân tích 30 loại vi khuẩn trong ruột của bạn. Nhưng giờ đây, nhờ vào khoa học mới, họ đã xác định được 100 loại vi khuẩn. Đây là một bước tiến lớn và không có gì khác tương tự có sẵn trên thị trường cả.
Vì vậy, để tìm hiểu thêm và bắt đầu hành trình với Zoe của bạn, hãy truy cập zoe.com/steven. Bạn có thể sử dụng mã độc quyền của tôi, ceo10, để được giảm giá 10%. Đừng nói với ai về điều đó nhé. Chỉ dành cho các bạn thôi. Điều gì là quan trọng nhất mà chúng ta chưa nói đến hôm nay? Chao ôi, tôi nghĩ chúng ta đã đề cập đến rất nhiều điều. Nhưng hãy nói về tập luyện kháng lực một chút. Nhiều người nghĩ tập luyện kháng lực chỉ dành cho vẻ bề ngoài và cho những người cơ bắp. Và giờ đây chúng ta thấy rằng tập luyện kháng lực giảm nguy cơ ung thư, giảm nguy cơ bệnh tim, giảm đáng kể nguy cơ loãng xương, ngã, và gãy xương. Mọi người thường nói về canxi, vitamin D. Có lẽ điều tốt nhất bạn có thể làm để cải thiện mật độ xương của mình là tập luyện kháng lực. Và bạn sẽ nghe mọi người nói, “Chà, tôi 40 tuổi hoặc tôi 50 tuổi hoặc tôi 60 tuổi. Không quan trọng. Bạn vẫn có thể tăng cơ.” Thực tế, ngay bên kia đường nơi tôi đang làm tiến sĩ, họ đã đưa những người già yếu ớt, những người gặp khó khăn trong việc ngồi và đứng, và cho họ tham gia một chương trình mà tôi nghĩ là kéo dài 16 tuần. Ban đầu, tập luyện kháng lực bắt đầu bằng cách ngồi xổm lên một chiếc ghế cao. Sau đó họ từ từ hạ xuống, hạ xuống. Và một số người bắt đầu sử dụng tạ. Họ thấy tăng đáng kể khối lượng cơ bắp của họ như những người lớn tuổi. Vì vậy, bạn vẫn có thể tăng cơ ngay cả khi lớn tuổi hơn. Thực tế, ai đó, tôi nghĩ là Alan Aragon, ông ấy là một chuyên gia dinh dưỡng khác trên mạng xã hội. Ông ấy đã đăng một video về cha của ông, tôi nghĩ cha ông đã hơn 80 tuổi và đang thực hiện các bài ngồi xổm cầm bình tạ 50 pound. Sự cải thiện về chất lượng cuộc sống bạn có thể đạt được ở những người qua tập luyện kháng lực suốt cuộc đời hoặc chỉ cần bắt đầu cho họ bất kể độ tuổi. Đây là một sự cải thiện lớn về chất lượng cuộc sống.
Bạn biết tôi nghĩ gì không? Tôi nghĩ, tôi sẽ thành thật ở đây, đúng không? Sáng nay tôi dậy và lưng dưới của tôi hơi đau một chút. Và tôi nhớ đã nghĩ, suy nghĩ đầu tiên là, ôi Chúa ơi, tôi đang già đi. Đó là lý do. Và tôi nhớ đã nghĩ, ôi, có lẽ tôi nên nghi ngờ suy nghĩ đó vì đó là một lời tiên tri tự ứng nghiệm theo cách nào đó. Nếu bạn bắt đầu thấy mình trở nên ít linh hoạt hơn và ít linh động hơn, não của bạn sẽ quy cho đó là sự không thể tránh khỏi của việc lão hóa. Do đó, bạn sẽ không làm gì cả. Vì vậy, tình trạng này sẽ trở nên tồi tệ hơn. Trong khi thực tế, suy nghĩ khác đã xuất hiện trong tâm trí tôi, đó là, được rồi, hãy đến phòng gym và tập luyện để củng cố lưng dưới của bạn. Một trong những thông điệp gây hại nhất mà các bác sĩ đưa ra là khi mọi người có đau ở một khu vực, họ khuyên họ nên ngừng hoạt động. Khi bạn già đi, bạn sẽ có đau. Bạn có thể mạnh mẽ trong cơn đau một nửa hoặc yếu đuối trong cơn đau một nửa. Tôi yêu bố tôi. Một người tuyệt vời. Rất ít vận động, đúng không? Ông ấy bị đau thần kinh tọa rất nặng. Ông không tập tạ. Nhưng nếu bạn tập tạ, thực tế đã chứng minh rằng điều này làm giảm đau lưng, nói chung. Giống như khi bạn làm những gì tôi làm, nơi bạn nâng một chiếc xe, về cơ bản, đúng vậy. Thật buồn cười. Tôi sẽ đăng video của tôi khi nâng tạ mỗi tuần, chỉ vì hầu hết mọi người không quan tâm đến việc tôi nâng tạ, họ chỉ muốn lấy thông tin từ tôi. Và các bình luận luôn là, “Liệu điều đó có hại cho lưng dưới của bạn không?” Hoặc, “Điều đó không phải…” Họ sẽ nói, “Chà, bạn đã từng có nhiều chấn thương như vậy. Tôi đã làm điều này 25 năm. Hãy cho tôi xem một vận động viên đã thi đấu ở cấp độ rất cao trong hai thập kỷ, người cũng không có danh sách dài các chấn thương và đau đớn.” Tiger Woods vung gậy golf. Anh ấy đã gặp phải tất cả các vấn đề về lưng, đầu gối và chân, đúng không? Hoạt động là liệu pháp.
Có, nếu bạn đang làm điều đó ở mức rất cao, các vận động viên, liều lượng cần thiết để cải thiện ở mức cao nhất của bài tập luôn nằm sát với mức mà nó có thể khiến bạn bị chấn thương, bởi vì bạn sẽ đến điểm mà bạn đơn giản không thể phục hồi đủ. Và đó là lý do tại sao, thực tế, nếu bạn nhìn vào những gì thực sự ngăn chặn chấn thương, đó không phải là kéo giãn. Không phải là công việc di động. Không phải là khởi động. Đó là giấc ngủ, sự giảm căng thẳng tâm lý. Đó là hai yếu tố chính. Và chỉ quản lý tải trọng, quản lý tải trọng hợp lý. Chúng ta có thể đi sâu vào toàn bộ vấn đề về khoa học đau đớn. Nhưng một trong những thông điệp thực sự gây hại là, “À, tôi đã có MRI và tôi có đĩa đệm bị thoát vị, vì vậy tôi không thể nâng lên nữa.” Nếu bạn tưởng tượng lưng dưới của tôi ngay bây giờ, tôi hứa với bạn rằng tôi có đĩa đệm bị thoát vị và thoát vị. Tôi chắc chắn là như vậy, nhưng tôi không có cảm giác đau. Và đã có một nghiên cứu được thực hiện, nơi mà tôi nghĩ những người trên 40 tuổi không có triệu chứng lại không bị đau lưng. Tôi nghĩ gần như một nửa trong số họ đã có đĩa đệm bị bulge hoặc thoát vị. Vì vậy, chúng ta có mô hình này, nơi mà, “Ôi, nếu bạn có đau, bạn chắc chắn có tổn thương. Và nếu bạn có tổn thương, bạn chắc chắn có đau.” Và điều đó không hoàn toàn đúng. Ý tôi là, hãy nhìn vào những người mất chi. Họ có cảm giác đau không chỉ ở chỗ cụt, mà còn ở nơi chi đó từng tồn tại. Họ cảm nhận được đau. Đau vừa là một trải nghiệm tâm lý vừa là một trải nghiệm tổn thương mô thực tế. Và khi bạn gặp những điều gây đau đớn trong nhiều năm, mô của bạn sẽ phục hồi trong khoảng sáu đến 12 tháng đối với hầu hết mọi thứ. Nhưng nếu bạn vẫn cảm thấy đau, đó là vì bạn đã phát triển một độ nhạy cảm với khu vực cụ thể đó. Và vì vậy, một trong những điều tồi tệ nhất đối với cơn đau là trở nên không hoạt động. Nhưng lý do các bác sĩ làm điều này, và các bác sĩ chỉnh hình làm điều này, là nguyên nhân để bảo hiểm trách nhiệm. Bởi vì nếu ai đó nói, “Bạn có đau, nhưng bạn có thể quay lại và giảm một chút trong việc nâng nặng, rồi từ từ làm lại, bạn có thể không sao.” Vâng, nếu họ quay lại và bị thương, đoán xem ai sẽ phàn nàn về bác sĩ? Cho họ một đánh giá một sao và nói, “Họ đã khiến tôi bị đau lưng.” Nhưng nếu bạn nhìn vào những điều này, tôi có nghĩa là, tổng thể, tập luyện sức đề kháng làm giảm đau. Tôi muốn xây dựng cơ bắp của mình, Lane, giống như cơ bắp của bạn. Tôi muốn cơ bắp giống như của bạn. Câu hỏi về cách mà tôi tập luyện, chỉ đơn giản là lời khuyên thực tế. Tôi có cần tập luyện để vượt tải cho đến khi tôi thất bại để xây dựng cơ bắp của mình sao cho giống như của bạn không? Câu hỏi hay. Vì vậy, nếu tôi nói, “Xây dựng cơ bắp giống như tôi.” Bạn nên làm gì? Gác bắp tay lên trong ba giờ? Ba giờ một ngày, bạn biết rồi đó. Chúng ta có thể sử dụng AI để thu nhỏ chúng không? Stephen chỉ có cánh tay lớn nhất trong podcast. Điều quan trọng để xây dựng cơ bắp, chúng tôi nghĩ. Chúng tôi có lượng nghiên cứu về tăng trưởng cơ trong 10 năm qua đã tăng lên đáng kể so với trước đây, và tăng trưởng cơ là những gì chúng tôi đang nói đến. Nguyên nhân dường như của nó là cái gọi là căng thẳng cơ học. Vì vậy, chỉ cần tạo ra rất nhiều áp lực lên cơ bắp bởi vì bây giờ chúng tôi thực sự có các nghiên cứu đang được công bố. Chúng tôi đang thực hiện như là kéo giãn mạnh. Họ thực sự thấy sự tăng trưởng cơ bắp tăng lên từ việc kéo giãn mạnh liên tục. Có một nghiên cứu được thực hiện với các cơ bắp bắp chân. Họ đặt chân họ vào một thiết bị mà về cơ bản là họ kéo giãn bắp chân và giữ ở đó. Tôi không thể nhớ thời gian kéo dài là bao lâu, nhưng nó là rất dài, đúng không? Và họ so sánh điều đó với tập luyện sức đề kháng truyền thống. Và đó là, tôi có nghĩa là, nó là một bài kéo giãn rất đau đớn. Tôi nghĩ họ đã nói rằng nó ở mức khoảng bảy hoặc tám hoặc chín trên 10 về mức độ đau cho bài kéo giãn này. Nhưng họ đã phát triển được nhiều cơ bắp như những người đang tập bắp chân ba lần một tuần, tập luyện sức đề kháng. Tôi nghĩ họ đã thực hiện những bài kéo giãn này mỗi ngày. Vì vậy, nó khá mạnh mẽ. Nhưng điều đó thật thú vị, đúng không? Bởi vì ngay cả khi bạn không có trọng lượng, bạn vẫn có thể tạo ra căng thẳng đó thông qua việc kéo giãn, đúng không? Bây giờ kéo giãn, lại một lần nữa, không phải là kiểu truyền thống mà bạn biết, nó khá mạnh mẽ và khá đau đớn. Tôi sẽ tranh luận rằng tập luyện sức đề kháng có thể là một phương pháp thực tế hơn để đạt được điều đó và cũng thú vị hơn. Nhưng về mặt căng thẳng cơ học, nó thực sự tốt để tối đa hóa sự phát triển cơ bắp. Vì vậy, chúng ta luôn phải cẩn thận như có nhiều thứ có thể gây ra tăng trưởng cơ bắp. Nhưng nếu chúng ta đang nói về tối đa hóa hoàn toàn sự phát triển cơ bắp, bạn thực sự phải gần đến mức thất bại có chủ ý, mà về cơ bản giống như nếu tôi đang làm, nói, một bài tập bắp tay, đúng không? Hoặc có thể là một bài đẩy ngực, ví dụ tốt hơn. Tôi đang làm nhiều lần, lần này đến lần khác, và đó là thất bại, đúng không? Nghiên cứu cho thấy bạn không phải đi đến mức thất bại, nhưng bạn phải gần rất sát trong một vài lần nữa, bạn biết đấy? Và nếu bạn chưa bao giờ tập luyện đến mức thất bại, thực sự rất khó để biết cảm giác đó như thế nào. Và thực sự trong các nghiên cứu mà họ lấy người mới bắt đầu và người trung cấp, họ hỏi họ như họ thực hiện một set và hỏi, “Này, bạn có thể thực hiện thêm bao nhiêu lần nữa?” Họ thường đánh giá thấp khoảng năm lần. Đúng vậy. Đặc biệt là khó khăn khi bạn tập luyện một mình. Chẳng hạn như bài đẩy ngực, nếu tôi thất bại thì tôi sẽ gặp rắc rối. Vì vậy, tôi đã tạo ra một khoảng đệm khoảng ba lần ở đó chỉ để tôi không làm bản thân xấu hổ trước những người khác, bạn biết rồi. Chính xác. Căng thẳng cơ học dường như là tích tụ. Và ý tôi là nếu chỉ là tạo ra càng nhiều căng thẳng càng tốt, chỉ cần chất tải lên và làm một lần, đúng không? Vì vậy, nó là tích tụ trong suốt một set. Bây giờ, cách mà tôi thích mô tả là cường độ là liều thuốc và số lần tập nặng, số lần gần thất bại là liều lượng. Bây giờ, khi bạn mới bắt đầu, bạn có thể có được kết quả với liều lượng rất thấp vì cơ thể bạn về cơ bản chưa làm gì cả. Nó sẽ phát triển từ bất kỳ thứ gì.
Khi bạn tiến bộ, tôi có nghĩa là, bạn còn nhớ khi bạn mới bắt đầu tập tạ, bạn nâng được 5 đến 10 pound mỗi tuần, đúng không? Như một chiếc đồng hồ. Cuối cùng, bạn không thể tăng thêm nữa, đúng không? Nhưng bạn vẫn có thể, rất nhiều lần bạn có thể tăng số lần lặp lại, đúng không? Với cùng một trọng lượng. Cuối cùng, bạn cũng không thể làm điều đó nữa. Vậy làm thế nào bạn tiếp tục tiến bộ? À, bạn có thể thêm nhiều set khó hơn và – Bạn nói set khó hơn là gì? Khối lượng. Vì vậy, ví dụ, nếu tôi, hãy lấy bài đẩy ngực đi, đúng không? Giả sử tôi đang thực hiện ba set gần đến kiệt sức và tôi cuối cùng dừng lại không tiến bộ được nữa. Tôi có thể thêm một set nữa. Và điều đó vẫn là một hình thức quá tải tiến bộ, đúng không? Bởi vì một lần nữa, áp lực cơ học là tích lũy. Và tôi có nghĩa là, có một số tranh luận về điều này trong lĩnh vực huấn luyện sức đề kháng. Nhưng phần lớn, tôi sẽ nói rằng hầu hết các chuyên gia đều đồng ý rằng khối lượng lớn hơn cải thiện sự phát triển cơ bắp so với khối lượng thấp hơn, có nghĩa là nhiều set khó hơn. Và dường như máy móc so với tạ tự do cũng không quan trọng, dường như gây ra sự phát triển cơ bắp tương đương. Vậy khi nói đến việc xây dựng cơ bắp, điều thú vị là bạn có rất nhiều lựa chọn. Và nếu bạn cảm thấy đau khi làm một điều gì đó, như đau khớp, đau lưng dưới, hãy thử cái gì đó khác.
Tin tuyệt vời cho tôi. Laine, chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này. Được rồi. Nơi khách mời cuối cùng sẽ để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo mà không biết họ sẽ để lại cho ai. Và câu hỏi đã được để lại cho bạn. Ồ, tôi thích điều này. Tôi biết câu hỏi của mình sẽ là gì. Câu hỏi của bạn thực sự khó khăn. Được rồi. Tôi sẽ không thấy cho đến khi tôi mở cuốn sách này, nhưng Jack đã nhìn thoáng qua trước khi tôi hỏi khách mời. Có phải là Andy không? Không, thực tế không phải Andy. Bởi vì có một người giữa họ và đó là người đã để lại câu hỏi này cho bạn. Câu hỏi rất khó, tôi nghĩ. Bạn đã bao giờ ở lại một mối quan hệ mà đã gây hại cho bạn chưa? Và tại sao? Có. Bởi vì rất nhiều lý do, một lý do là cảm nhận từ những người khác, tôi cảm thấy như mình phải làm cho nó hoạt động. Lý do khác là vì một số di chứng của việc bị bắt nạt, tôi thấy rất khó để tin tưởng bản thân trong các mối quan hệ cá nhân. Tôi có thể dễ dàng bị thuyết phục rằng tôi là nguyên nhân cho mọi vấn đề. Và tôi không nói rằng tôi chưa bao giờ là vấn đề, vì tôi chắc chắn đã có. Tôi đã mắc nhiều sai lầm trong các mối quan hệ cá nhân, và tôi cũng đã có những hành vi độc hại mà tôi biết mình có. Nhưng có, tôi chắc chắn đã ở lại trong một mối quan hệ quá lâu. Và tôi nghĩ một trong những điều khó khăn nhất đối với tôi và nhiều người khác là biết khi nào là thời điểm để từ bỏ và khi nào là thời điểm để kiên trì. Và tôi không nghĩ rằng chúng ta có, tôi không nghĩ rằng ai cũng có một tiêu chuẩn rõ ràng, nhưng đối với tôi, việc ở lại là không tin tưởng vào bản thân, không tin vào trực giác của mình, và cảm thấy như tôi phải làm cho nó hoạt động. Bởi vì cho bọn trẻ hay vì lý do nào đó. Bởi vì rất nhiều lý do khác nhau. Và một lần nữa, tôi nghĩ rằng tôi không phải là một chuyên gia về mối quan hệ, nhưng tôi đã đi điều trị trong tám năm nay. Một trong những người bạn tốt của tôi, John Deloni, là một chuyên gia về điều này, và rất hiếm khi một mối quan hệ sụp đổ chỉ vì một người. Thường thì đó là một động lực. Nhưng tôi nghĩ rằng đó là một trong những điều khó khăn nhất để xác định. Khi nào là thời gian, bởi vì chúng ta đã nói về việc không từ bỏ, những điều tương tự, nhưng cũng có lúc không phải là từ bỏ, mà chỉ là chuyển sang điều gì đó tốt hơn, đúng không? Và học hỏi từ những gì đã xảy ra. Ổn, đó là một câu hỏi thực sự khó. Và tôi chắc chắn đã ở lại những thứ quá lâu. Và không chỉ là các mối quan hệ tình cảm, mà cũng như là các đối tác kinh doanh, tình bạn, nơi mà nó trở nên rất độc hại. Và một lần nữa, tôi nghĩ rằng điều khó khăn tiếp theo sau đó là nhìn lại và hỏi, tôi đã góp phần gì vào điều đó?
Lane, trong cuộc đời tôi, tôi đã mất đi nhiều người. Tôi đã mất rất nhiều người trên con đường từ ông bà, bạn bè, một người phụ nữ đã từng là người mẹ thay thế của tôi khi tôi còn nhỏ, đã chết trong một vụ tai nạn xe máy. Và chỉ trong những khoảnh khắc đó, bạn mới có sự tiếc nuối về tất cả những điều mà bạn có thể đã nói. Bạn ước gì bạn có thể quay lại. Và thường đối với những người giống tôi, có lẽ cũng giống như bạn, những người đã gặp khó khăn trong việc diễn đạt cảm xúc của mình, chúng tôi có lẽ có rất nhiều sự hối tiếc vì chúng tôi thấy rất khó khăn để có thể nói với những người này khi chúng tôi có cơ hội. Vậy câu hỏi kết thúc của tôi cho bạn, là một câu hỏi của riêng tôi, là nếu ngay bây giờ bạn có thể gửi một thông điệp đến các con của mình, và tôi sẽ cho bạn gửi một thông điệp đến ông của bạn và cha của bạn. Và đó là điều cuối cùng bạn sẽ nói. Bạn sẽ nói gì? Được rồi, các con của tôi, tôi sẽ nói, tất nhiên, tôi yêu các con hơn bất cứ điều gì. Các con, ôi trời đất. Các con đã hoàn thành toàn bộ cuộc đời tôi. Tôi không biết mình đã có cuộc sống như vậy. Và tôi ước gì mình có thể quay lại và làm nhiều điều khác đi. Nhưng tôi yêu các con hơn bất cứ điều gì. Và tôi không quan tâm các con làm gì với cuộc đời mình. Hãy tìm điều gì đó mà các con yêu thích. Và đó là một đóng góp tích cực cho thế giới và hãy hướng tới điều đó và cố gắng làm cho cuộc sống của người khác tốt hơn trên con đường đi. Còn với cha của tôi, tôi sẽ nói, cảm ơn, như là không đi theo bước chân của cha và không đứng trước đám cháy mạnh mẽ đó và nói, không phải lúc này. Xin lỗi. Ông bạn biết đấy, cha tôi không hoàn hảo, nhưng cả mẹ và cha tôi đều là những người tuyệt vời. Và, bạn biết đấy, họ đã phải vật lộn với một số vấn đề sức khỏe. Và, nếu tôi phải nói một điều, đó sẽ là, bạn biết đấy, cảm ơn vì luôn tin tưởng vào tôi, luôn đứng về phía tôi, chấp nhận tôi là ai. Ở một số khía cạnh, tôi cảm thấy họ là những người duy nhất luôn chấp nhận tôi là ai. Và họ chưa bao giờ đặt kỳ vọng lên tôi về những gì tôi muốn làm với cuộc đời mình. Khi tôi nói với họ tôi muốn tham gia vào thể hình, họ đã nói, ôi, điều này nghe có vẻ kỳ lạ.
Nhưng, được rồi, khi tôi tham gia buổi biểu diễn thể hình đầu tiên, họ là những người ủng hộ lớn nhất của tôi, bạn biết không? Khi tôi giành chiến thắng ở giải Vô địch Thế giới năm 2022, tôi đang trải qua một thời gian rất khó khăn trong cuộc sống cá nhân của mình. Nó basically là giai đoạn đầu của một cuộc ly hôn. Và mọi thứ đã đến đỉnh điểm, như một cơn bão hỗn loạn vậy. Và mẹ tôi đã gọi cho tôi, họ đang xem trực tuyến cùng với lũ trẻ. Mẹ tôi nói, con trai, làm thế quái nào mà con có thể làm được điều đó? Với tất cả những gì đang xảy ra trong cuộc sống của con, làm thế nào mà con có thể làm điều đó? Và, bạn biết đấy, họ luôn là những người ủng hộ lớn của tôi, ngay cả khi họ không hiểu, bạn biết không, mẹ tôi không hiểu như, ơi, con đang học cái gì lại vậy? Nhưng, bạn biết đấy, họ đã đến tham dự buổi bảo vệ tiến sĩ của tôi, mẹ tôi đã có mặt ở mỗi trận bóng chày khi tôi lớn lên. Bố tôi thì thường xuyên đi xa, nhưng, bạn biết đấy, đã đến mọi thứ ông có thể. Họ luôn có mặt bên tôi nhiều lắm. Và tôi biết, bạn biết đấy, tôi biết tôi được yêu thương. Và nếu tôi có điều gì muốn nói với họ, thì chỉ đơn giản là cảm ơn vì tất cả những gì mà họ đã làm. Khi tôi có con, tôi đã gọi cho mẹ, tôi nói, ôi trời ơi, mẹ đã làm tất cả những điều này vì con. Và con đã làm mẹ buồn phiền. Con xin lỗi, bạn biết đấy. Vậy nên, đúng, họ thật tuyệt vời. Và nếu tôi có điều gì muốn nói với ông tôi, thì chỉ đơn giản là, trời ơi, bạn biết đấy, tôi sẽ cho ai đó biết điều này hôm bữa, tôi sẽ cho bất cứ điều gì để có thêm năm phút với ông tôi và hỏi ông rất nhiều câu hỏi về cuộc sống mà tôi không đủ kiến thức để hỏi ngay cả câu hỏi, bạn biết không, vì người đàn ông đó thật sự tràn đầy trí tuệ, bạn biết không. Nhưng nếu tôi có thể nói bất cứ điều gì, tôi sẽ chỉ nói cảm ơn vì những gì ông đã làm cho gia đình bạn biết đấy. Ông tôi, khi ông qua đời, tôi có nghĩa là đây là một người đã gặp cơn đau tim đầu tiên vào những năm năm mươi của mình, vào những năm 1970 khi như phẫu thuật tim hở giống như là nghề mộc, bạn biết không, sự sống của ông, tôi nghĩ là năm năm vào thời điểm đó. Ông đã chiến đấu trong trận chiến Bull, trận chiến chết chóc nhất trong Thế chiến thứ hai. Một câu chuyện nữa. Tôi quên mất ông đang ở quốc gia nào, nhưng ông đáng lẽ đã được nghỉ phép hôm sau và một đoàn xe đang đi qua và nó đang trên đường đến nơi mà ông sẽ được nghỉ phép, ngay phía sau các chiến tuyến. Và sĩ quan chỉ huy của ông nói, ôi, sao không đi hôm nay đi. Đêm đó, một lính Đức đã thả một quả lựu đạn xuống và giết chết toàn bộ đơn vị của ông. Và xin lỗi. Trời ạ, tôi không nghĩ mình có thể khóc trong podcast này, thật quá nhiều. Và ông nói, bạn biết đấy, sau ngày hôm đó, tôi cảm thấy như là, cuộc sống của tôi là cuộc sống vay mượn, trong ý kiến của tôi. Ông ấy nói, tôi nên ở dưới đó. Và ông nói, tôi dậy mỗi ngày, tôi xem báo cáo tử vong và nếu tôi không có trong đó, tôi nghĩ mình vẫn ổn cho một ngày nữa. Ông đã có ba cơn đau tim, ba ca phẫu thuật tim hở, hai lần đột quỵ. Ông đã bị một chiếc thuyền rơi vào người, câu chuyện dài. Vì vậy người đàn ông này, chúng tôi luôn đùa rằng ông đã có chín mạng. Và bất cứ khi nào ông ở trên giường bệnh, tôi có nghĩa là, chúng tôi kiểu như, chúng tôi đã biết trước khoảng sáu tuần, ông đã kiểu như đa hệ thống, chỉ đơn giản là tuổi già. Và tôi chưa bao giờ nghĩ đến, tôi đã 20 tuổi. Xin lỗi, 22. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến ý tưởng về cách bạn chết là quan trọng như vậy. Và ông đã ra đi đúng cách mà bạn nghĩ đến. Bạn biết đấy, ông đã ở trong nhà điều dưỡng, vì vậy ông đã ở nhà của mình. Cả gia đình ông đều ở xung quanh ông. Và một lần nữa, ông là người hài hước nhất mà tôi biết. Và tôi đi vào, và tất cả ghế đều đã chiếm hết. Và ông vẫn đang nói chuyện tỉnh táo. Và tôi nói, ông có phiền nếu tôi ngồi đây không, vì tôi định ngồi bên cạnh ông. Và ông nói, không, bạn không thể làm tắc cái này, vì tôi nổi tiếng trong gia đình với việc làm tắc nhà vệ sinh, đúng không? Vì vậy, ông ấy vẫn đang đùa cợt trên giường bệnh. Và thậm chí như bác sĩ đã hỏi ông khi ông đang trong tình trạng bác sĩ đã nói với ông rằng, ôi, ông chỉ còn khoảng sáu tuần nữa thôi. Bác sĩ nói, ôi, chúng tôi, bạn biết đấy, bạn là người hiến tạng, nhưng chúng tôi không thể thực sự sử dụng bất cứ điều gì. Bạn biết đấy, tất cả đều không tốt, về cơ bản. Ông có muốn hiến xác của mình cho sinh viên y khoa không? Ông ấy nói, tôi luôn muốn vào trường y. Tôi nghĩ đó là cách duy nhất mà tôi có thể tham gia bây giờ. Vì vậy, chỉ đơn giản là có một cái nhìn tích cực tuyệt với về cuộc sống, bạn biết không, và khi ông qua đời, tôi nhớ cái gì đó, xin lỗi, mẹ tôi nhìn ông và nói, không sao đâu, bố ơi, không sao đâu, chúng ta sẽ ổn. Và tôi thậm chí không buồn vì tôi nghĩ, người đàn ông đó, ông đã có tất cả những gì ông có trong cuộc sống. Ông đã tận hưởng cuộc sống đến từng giọt, có một gia đình tuyệt vời, và rất nhiều người yêu ông. Và nếu tôi chỉ có thể có tác động kiểu đó, thậm chí chỉ nửa tác động đó lên gia đình tôi, ôi trời, điều đó sẽ thật quý giá đối với tôi. Vậy nên, tôi sẽ chỉ nói với ông, cảm ơn vì đã là một nguồn cảm hứng.
Lane, bạn đã, bạn đã chính là điều đó. Bạn đã có tác động đến đời sống của hàng triệu người. Và tôi nhớ lại đứa trẻ nhỏ ấy, năm, sáu, bảy tuổi. Và tôi nhớ lại những gì bạn đã nói về việc chiến đấu để ra khỏi đó, bạn đã chiến đấu để thoát khỏi tất cả những điều đó để giờ đây truyền cảm hứng và tác động đến hàng triệu, hàng triệu cuộc sống mà bạn sẽ không bao giờ gặp mặt theo cách tích cực như vậy với cùng một tinh thần và sự kiên cường mà ông của bạn rõ ràng đã có. Thật kỳ lạ vì khi bạn nói về tất cả những người đó, tôi đã thấy một phần của bạn trong mỗi người trong số họ. Và tôi nghĩ đó là một sự tôn vinh cho họ, nhưng cũng là một sự tôn vinh cho bạn. Và tôi biết rằng nếu ông của bạn đang ở đây, tôi chắc chắn ông ấy đang theo dõi chúng ta bây giờ, đùa cợt. Nhưng tôi chắc chắn ông ấy sẽ rất tự hào về bạn vì những gì bạn đã làm, nhưng cũng vì những gì bạn tiếp tục làm. Vậy nên, cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn hôm nay.
Cảm ơn bạn,
đặc biệt là vì sự trung thực và cởi mở của bạn, vì bạn không thể tưởng tượng được có bao nhiêu người sẽ được ảnh hưởng bởi mặt tích cực của bạn, sự sẵn sàng trung thực về những thiếu sót và sự tinh tế về bản thân, như cách bạn thể hiện trong công việc của mình, trong cuộc sống của hàng triệu và hàng triệu người.
Tôi cảm thấy mình giàu có hơn khi có cuộc trò chuyện này. Vì vậy, cảm ơn bạn, Lane.
Cảm ơn bạn. Tôi chưa bao giờ khóc khi nghe podcast như vậy, nhưng thực sự, nó đã giúp tôi giải tỏa cảm xúc.
Tôi đã nghĩ đến rất nhiều điều khác nhau trong khi cuộc trò chuyện đang diễn ra. Vì vậy, cảm ơn bạn đã mời tôi tham gia.
[Nhạc]
我記得當時在想,這到底發生了什麼?
我想退後一步,因為從你所說的話中很明顯,
但從我對你和你過去故事的調查中也能明白,
你今天成為這樣的人,並且為何幫助別人,以及你所做的工作和創造的內容
背後的主要動力,正是你早期遭受的霸凌經歷。
我在這裡與許多在生活中極具特殊性的人交流,
原因各異,無論是在商業、科學還是體育領域。
我經常發現,他們的卓越表現
在根本上與他們所遭遇的掙扎互相聯繫。
在你的故事中,這似乎非常切合。
我讀到你七年前的一段視頻中提到的話,
你說過,你曾遭受強烈且持續的情感霸凌。
我會被四到五個人放在角落裡,不斷被毀滅。
是的,我是說,當我告訴人們我開始
舉重和健美的原因時,這並不是最崇高的動機。
如你所說,我會想,你說我毫無價值。
我想證明你錯了,甚至我想說,
我希望能說這種感覺至今不存在,但那會是一個謊言。
對,我仍然在某些方面掙扎。
我很多時候很難相信自己,因為我長期以來被告知
或者對我所做的某些決策缺乏信心。
我長期被告知,你做錯了。
你知道的,你糟透了,你毫無價值,這些話。
當你進入治療時,你被診斷為某種形式的創傷後壓力症候群,
他們稱之為霸凌創傷後壓力症候群。
是的,我的治療師給我下了這個診斷。
我記得我說過,我不是創傷後壓力症候群患者。
這是士兵的問題,這是給那些的人。
她說,首先,萊恩,作為你所處領域的專業人士,你不喜歡別人
對你進行指正,你不要糾正我。
你是對的。
你沒有目睹人們喪生,沒有那樣的事。
但創傷就是創傷。
她對此的解釋是,所有事情都是相對的。
也許那不算是戰爭中的恐怖經歷。
但對於你的大腦來說,那是創傷性的。
她解釋說,創傷是會使你在某件事發生後仍然以某種方式
做出反應或行動的東西,對吧?
舉個例子,對我來說,我在個人關係中一直感到困擾,
無論是伴侶還是朋友在試圖給我反饋。
我會立即變得非常防禦。
如果你閱讀關於關係的資料,這其實並不好,對吧?
這是關係中四匹馬的一匹。
而我從未理解。
我只能想,我只是想解釋自己。
而現在我明白了,哦,這是因為
那是我對霸凌的反應,因為對我來說,反饋或批評
感覺像是霸凌,雖然事實上並不是。
所以你有一種防禦機制,因為你當時必須保護自己。
這真有趣,當我們年輕時所採用的生存方式,
在長大後卻變得不適應。
當你成年後試圖理清這一切,其實是相當困難的,不是嗎?
因為,正如你所知,這非常難。
這就是為什麼人們會說你不能教老狗新把戲。
但我有自己的創傷反應,仍在努力克服。
我現在意識到了這些,但在不好的日子裡,
在失眠的日子裡,它們仍然可能浮出水面。
我告訴人們,我不知道你是否能完全解除你的默認設置,對吧?
但我認為你可以做到的是意識到它並學習管理工具,對吧?
這和肥胖的關係真有趣。
因為我曾經認為自己的體重一直正常,
從未肥胖過,對此毫無疑問。
當我進入研究生院時,我非常傾向於認為
如果你肥胖,那是因為你懶惰,是你的錯,你知道。
隨著我越來越多地觀察,
我意識到這種情況有可能是真的,因為有許多肥胖的人
在他們生活的其他領域中取得了成功,並且表現出極大的紀律。
這是怎麼回事呢?
我記得我讀過一項研究,希望我能正確記住,
因為那是早前的事情。
但他們研究了肥胖的女性,發現肥胖女性的過去中,
有50%的可能性經歷過性侵創傷。
如果你看看肥胖文獻,肥胖的人
往往對食物的獎勵反應更強,而體重正常或偏瘦的人。
他們得到的獎勵並沒有那麼強烈。
有些人,你知道,他們可以喝酒,他們可以喝啤酒。
他們會說,我喜歡啤酒,而其他人則變成酒鬼,知道吧?
所以許多這些事情都被織結在一起。
它們被當作某種應對機制而編程。
例如,當你看看暴食,
在暴食期間,那個人會獲得大量的多巴胺,對吧?
他們在掩蓋。
他們想掩蓋讓他們感到不安的情感。
我總是告訴人們,我像是說,你不會發現有人在
早上十點,睡了八小時精神很好,壓力很小的時候進行暴食,對吧?
這是在晚上十點,在漫長的一天過後。
他們可能與伴侶發生爭執,或者孩子們讓他們發瘋。
他們只想關掉一切,對吧?
我認為保持自我覺察是我們作為人類最難做到的事情之一。
我知道自己的上癮是什麼,
遺憾的是,根據我目前的工作,我過於沉迷於社交媒體。
你知道,我只是最後陷入其中,這本來是為了工作,對吧?
我在回覆評論等等。
很快我就開始檢視我的屏幕使用時間,心想,天啊,對吧?這對我來說是一種麻木和關閉思維的方式,對吧?但對於其他人來說,食物就是他們的逃避。對其他人來說,則是賭博。對另一些人來說,是酒精。對其他人來說,是其他的毒品。那么,我們該如何處理這些呢?首先,我們是否需要了解我們在心理層面上與這些上癮行為的關係,例如,如果我們只是專注於減重,當你在指導某人時,你會試著理解他們暴食的傾向,或有那種多巴胺渴望,還是會專注於其他地方?我通常會說,好的,請告訴我你的一天是怎樣的。請告訴我你一周的情況。你的困難究竟在哪裡?我們稱之為生物通道方式,當我們教導教練時,我們認為有兩件事至關重要:有同情心的負責任。因為如果你只是負責任的教練,就像軍訓教官一樣,如果大多數人犯錯,他們對自己的批評比別人都嚴重。我知道我就是這樣,我相信你也會是。因此你不需要再責怪他們一遍。關於同情心的部分,如果你只是責備某人,只是讓他們負責而沒有同情心,那你就變成了軍訓教官。最終,人們會選擇無視你,或者不會對你誠實,因為他們不想不斷感受到失敗。對吧?同情心的部分,如果你只有同情,而你說,我很抱歉,這發生了。這太艱難了,我理解。但是如果你不對他們負責,則沒有改變的動力,對吧?所以,這兩者都很重要。我會這樣指導,比如說如果某人剛剛暴食,首先我會說,我理解這發生的原因,你知道,這真的很艱難。那麼,這背後的原因是什麼?這是怎麼開始的?對吧?好,現在我們來看一看,如果我們要回到當時重新做一次,我們可以做什麼來設置一些障礙?我有一個客戶,他是一名對沖基金經理。當他開始跟我一起工作時,他幾乎每天都在暴食。我問他,通常這種情況是在哪裡發生的?他說,通常是在每個人都睡覺之後。我發現自己在廚房,然後事情就發生了。好吧,這樣看來,在房間裡鎖上自己是不合理的,對吧?但是如果我們只做幾件事來提高你的覺察力,可以怎麼做?在你放置垃圾食品的櫥櫃上貼一張紙條,對吧?不是說什麼難聽的話,而是寫下來。我是在飢餓還是只是心情不好?然後在你的門上,從裡面鎖上它。這並不妨礙你出去,但你必須解鎖它,對吧?你必須啟動你的大腦,對吧?你能設置的障礙越多,情況就會越好。你越能擁有那些正念時刻,當你做出決策的時候,而不是自動駕駛。因為我知道,無論何時我有暴食時刻,偶爾會發生,都是在不加思考的情況下。是的,就像機器人接管了一樣,確實如此。對於這位客戶,他在工作中遇到艱難的一天,作為對沖基金經理,工作壓力很大。我說,好吧,如果你今天在工作中遇到艱難,回家的時候,第一件事就是說,天啊,我今天的工作真艱難。這通常是我會暴食的時候,像這樣大聲說出來,為它命名。你明白我的意思嗎?有時候,僅僅命名就足以阻止它。我知道這不是同樣的東西,但我有這樣的掙扎,我相信你知道,作為有注意力不足過動症(ADHD)的人,在談話中,我有話想說,有話想說。我想說,我想說,我想說,我想說它,對吧?我會最終打斷別人,讓他們感到不好。所以我仍然有這種傾向。但現在如果我開始打斷,我會說,哦,抱歉,我插話了。請你繼續。像這樣提醒自己可以對改變行為產生巨大的影響。被監控的事物會改變。我真的想專注於運動和減重的心理這一點,因為在我所做的研究中,甚至在你的談話和其他談話中,清楚地看出,支撐我們所有將要談論的事情的基本要素,就是擁有動力、紀律和掌控自己的心智。因為正如你所說的,我們可以有世界上所有的飲食計劃,很多甚至所有的計劃都可能有效,但如果沒有減肥的心理學和激勵自己進入健身房,那一切都無關緊要。那么在我們試圖理解如何掌控內心的野獸時,還需要考慮什麼?這裡有很多內容要剖析。好的,我先從這個開始。你知道以森·蘇普利(Ethan Suplee)嗎?你熟悉他嗎?以森是一位演員。他在《我叫厄爾》(My Name is Earl)中出現。他在《美國歷史X》(American History X)和《記住泰坦》(Remember the Titans)中也有角色,還有《華爾街之狼》(Wolf of Wall Street)等一些大電影。當時他的體重超過500磅,大家都認識他,就是那些電影和電視節目中的大胖子。現在他的體重大約220磅,看起來像是一位可以在某個節目中扮演軍事特工的人。他說了一句我非常感觸的話:如果房子著火了,先離開房子。我們可以稍後再擔心火災是如何發生的,但現在先走。外面有太多的分析癱瘓,導致人們最終無法實際開始。
如果我在你面前放兩個不同的食物盤子,你知道的,
對,我們可以隨便寫,但大多數情況下,
如果我桌上擺著起司漢堡和薯條這些東西,
那是與瘦肉和蔬菜相比的。
我們知道哪一種對健康更有利,對吧?
人們會爭論這些小事情,比如低碳水、低脂肪等等。
只需走出家門,
停止吃這些高熱量、超美味的食物。
開始改變。
而以撒,我想是以撒,他有一個這樣的說法。
他說每當他在健身房發佈照片時,他會說,我今天殺了我的克隆。
我從來不太理解那是什麼意思。
然後我閱讀了一篇關於成功減重堅持者的系統性回顧。
這意味著減重我們知道飲食可以幫助你減輕體重,
但它們往往不會長期有效,因為人們的堅持度會減弱,
他們會隨著時間的推移而重新增重。
如果我們看一下大約在首次減重後三年,
根據你使用的統計數字,
大約有90%到95%的人最終會重新增重幾乎所有的減重。
這項研究是關於那些成功長時間保持減重的人。
因此,這就是傳說中的獨角獸了,對吧?
那5%到10%真正實現長期成功的人。
而在文章中,有一些你會預期的因素,
他們會實踐某種形式的認知約束。
他們進行認知約束,比如計算卡路里、低碳水,
或是時間限制飲食或某種形式的約束。
但我真正引起注意的一點是,
許多人都明確指出他們覺得必須發展新的身份。
我給以撒發了短信,我問,這就是你所說的「我殺了我的克隆」的意思嗎?
他說,正是這樣。
所以我現在告訴人們的一件事情是,想像一下你想成為的人。
描繪他們的樣子。
想想你認為他們的日常習慣和行為會是什麼樣子?
現在開始逆向工程這一切,對吧?
你提到動力,我對動力的看法有所改變。
很多人等待受到激勵或啟發,而且,我認為這些都很好。
但在任何事情的過程中,我想把它帶回到你,建立一家初創公司。
我猜你有幾天不想做你正在做的事情,對吧?
是的,很多天,對吧。
所以,當動力來臨時,那是很棒的。
我說這就像車上的氮氣,對吧?
給你一個快速的提升,讓你更快。
但紀律則是油箱。
這就是我告訴人們,將你的感受與達成目標的過程分開。
當我看待我的目標時,我有一種非常冷靜的計算。
我的目標是什麼?要達到那個目標需要什麼?
某種形式的工作和時間,對吧?不管你怎麼切分。
讓我們舉個例子。
我在2022年贏得了舉重的世界冠軍。
謝謝。
對我來說,從2015年參加世界賽開始,設下了世界深蹲記錄,
但隨後經歷了很多不同的傷病和痛苦。
我花了七年的時間才回到競技狀態並獲勝。
但有時我真的不想去健身房,
因為我無法舉起重物。
我受了很多痛苦。
但我知道如果我想回到那個位置,
這就是需要付出的代價。
所以這並不在乎我是否有動力。
我必須去做我說過要做的事。
我告訴人們,嘗試將你的感受與達成目標的過程分開。
對許多人來說,這真的很難做到。
但事情是這樣,隨著你進行這個過程,
你開始看到結果,然後動力就會變得更持久,對吧?
當你低迷,卻看不到進步時,這就是困難的部分。
所以,當我指導人們這些東西時,
很多時候都是在建立他們的信心。
所以許多人會在新年決心開始,比如說,
因為現在開始了,我要每週去健身房五天。
我說,停,不要這樣,你根本沒有去過。
那這樣怎麼樣?
你每週至少要有三天活動,保證能夠活動一個小時。
就從這裡開始。如果你能去五天,那太好了,對吧?
但如果你說你要去五天,結果只去三天,
你會感覺很糟糕。
如果你說你要去三天,結果去滿三天,
你會感覺很棒。
那感覺糟糕有什麼壞處呢?
所以在2017年,有一年我說,我每天都要打電話給史蒂夫。
然後我說,我要在2018年每一天都去健身房。
我相信是這樣,
我不會告訴你發生了什麼,因為我想你知道。
但我想問的問題是,
設下一個巨大的目標然後失敗後感覺糟糕,
那有什麼壞處呢?
你知道,建立信心有很多不同的版本。
但我認為其中一種就是堅守你對自己的承諾,對吧?
還有就是實際去做你說過要做的事情。
這就是為什麼我告訴人們,像我說的,
如果我說每週去四到五次,這不是問題。
因為對我來說,要讓我不去健身房需要紀律,對吧?
我喜歡這樣,這對我來說很有趣。
但如果你是那種沒去過的人,
就從某些事情開始。我不是說整體上不要有雄心。
但你必須逐步建立信心,對吧?
比如說,我回到我自己個人的經歷。
我在2015年設下了世界深蹲記錄,
在205磅體重級別中舉起了668磅。
但當我剛開始舉重的時候,我的深蹲是非常糟糕的。
我有長腿。
我確實是世界上的一位力量舉重教練,曾看過我的深蹲視頻並表示:「我不知道你是怎麼做到的。」對我來說,深蹲是非常令人生畏的。我嘗試做的時候真的會感到非常害怕。我的背會疼痛,你知道的,這些各種各樣的情況。最終,我能夠深蹲六百六十八磅。但第一次進健身房時,我是做不到的。在最初的五年、十年,我甚至無法想像那是可能的,對嗎?我告訴人們有關自信的其中一件事是,我以為當我能夠蹲下那麼多的重量,四五百磅會感覺輕鬆些。但它依然感覺很重。我只是變得更能處理它,對吧?我把這種說法用於生活的比喻,因為生活不會變得更容易,但你可以變得更好地應對這些事情。而我建立起來的能夠做到這些的自信是通過反復重複來的,一次又一次地去做。那是人們所需要的。問題是,他們沒有能夠進行重複,因為他們做的事情就像你提到的那樣,開始的時候會像我第一次進健身房一樣,我說:「我要深蹲四百磅。」我會被壓扁成一團,對吧?但如果我能做到當下我能做的,並慢慢建立起那種信心,那最終會讓我做到我以前認為自己不可能做到的事情。我認為是喬丹·彼得森告訴我,當他與一些臨床病人打交道時,他會發現他們的起點是如此渺小,幾乎讓他們感到羞愧。因此,他們就不去做。於是他說他接觸過一些人,甚至無法下床,因為他們的抑鬱症非常嚴重,告訴某個人的目標只是走下走廊再走回來,感覺非常渺小、微不足道,滿是羞愧,因此他們只會想:那不重要。我不打算去做。現在有很多人正在聽,而他們在思考自己的起點可能在哪裡。實際上它可能真的只是出門、穿上運動鞋,然後去散步五分鐘。但在他們的腦海中,會想:那不會有任何作用。那不會讓我到達那座我知道我需要到達的山頂。所以我不會去做。類似這樣的人很多。我是說,你知道的,你可以隨意引用那句陳詞濫調,千里之行始於足下。要怎麼吃一隻象?一口一口來。我意思是,這聽起來老套,但這是非常真實的,對吧?我認為如果你在攀登一座山,只是在看山頂,那你會覺得自己毫無進展。對於想攀登一座山的人,心中要有你想攀爬的山,但在攀爬過程中,要看著下一個檯面,並且把它當作檢查點,所以有人曾經問我,如果有人需要減去很多體重,比如超過一百磅,會告訴他們從哪裡開始?我會說,你知道,我會看他們目前的狀況,他們的習慣、行為是什麼?他們在鍛煉方面做了什麼?我們就努力把他們帶到下一個檯面。就這樣。我們可以進一步探討。但是,如果他們每天喝很多汽水,試圖讓他們直接改喝水,對他們來說可能會非常令人畏懼。好吧,無糖汽水比普通汽水好。人們會爭論,但是我可以引用相關的研究。好吧,他們在吃某些食物。我們能不能做一些和他們已經在做的事情近似的事情,但找到方法,從中減少一些卡路里?讓我們嘗試,我會試著更加接近他們的現狀,然後慢慢帶他們過來。當你考慮一個人做出改變生活的決定需要什麼時候,經常似乎會有一些不利事件。像我在這裡談論的,是那個推動變化的理由背後的原因,以減去體重、增強肌肉。你是否經常看到這樣的一個催化時刻?你實際上會在吸毒者的談話中看到許多相似之處,以及那些減掉大量體重的人的談話,因為他們必須發展出一個新的身份。他們經常不得不換一批新朋友,並不是故意的。但是如果你想想,如果你和某種類型的人泡在一起,而你又非常超重,那麼你很可能會和那些有著相似習慣的人混在一起。即使你仍然關心那些人,當你開始走出那種情況時,會有一些事情發生。一方面,如果他們不和你一起做你正在做的事情,那會造成一種差距。而當你認識的人開始改善自己時,人們也會變得非常不安全,並試圖把你拉回去,就像桶中的螃蟹一樣。對吧?為什麼你要吃那個?為什麼你不能享受這個?為什麼你不可以,因為你在用你的生活變化向他們照鏡子,對吧?沒錯,沒錯。所以,你知道,我。 我不認為他介意我談論這個。我有一個兄弟,他是個成癮者,他曾經入獄一段時間,他的生活中發生了很多真正糟糕的事情。我想問他,我想知道,進入監獄是你的谷底嗎?他說不。他說,老實說,我有一天醒來,意識到我失去了一切。我得了一份工作,但失去了它。我有一些錢,但失去了它。我有一段關係,但失去了它。我對失去感到厭倦。我不總是這樣,但你經常會聽到很多從根本上改變生活的人都有類似的故事,他們就是覺得自己厭倦了那樣活著。
他們才剛意識到,如果我不做一些改變,這種情況將會持續下去。我認為這需要一定的自我認識,而這是艱難的,因為將那面鏡子拿給你看實在是很困難。我在生活的其他領域也能感同身受。但這個「為什麼」在核心中實際上是最重要的,因為最終如果你沒有一個非常強烈的「為什麼」,當你開始失去動力時就會很難。你知道,我曾經看過一個故事,一個男人在四十幾歲時心臟病發作,然後他減掉了一百五十磅。他說,每當我開始沒有動力或是感覺想重新回到壞習慣的時候,我就會想到我的孩子們在沒有爸爸的情況下成長,這對我來說變得非常容易。所以當你有了這個強烈的「為什麼」,它讓你更容易度過困難。我並不是說我或你能在這裡找到答案,但我覺得或許我們可以對如何培養這個「為什麼」的問題提供一些思考。你在那些日子裡會做什麼?有沒有什麼紀律可以實施來使「為什麼」始終居於中心?我就隨便拋出一個。一件幫助我一點的事情是將我手機的背景更換成提醒我想成為的人的圖片。這就意味著即使它能給我一個百分之一的心理強化,讓我在飲食或健身的決策中能做出正確的選擇,也許那會有幫助,因為它就在那裡。我想到的幾件事是,我關心生活中的人,想要讓他們驕傲。我想到我的孩子們,你知道,我希望他們怎麼記得他們的爸爸,我快要情緒崩潰了。當我記起我從所有的傷痛中恢復過來,我在車庫鍛煉時,我的女兒那時六歲,她是一個小火花,她會看著我。有時她會進來跟我一起舉重。我當時在解釋為什麼要做這些,這對我有多重要。我說,你知道,爸爸幾乎成為了世界冠軍,我真的很接近,而這將是我非常珍視的事情。如果我有機會做到這點的話。她問我,你還會再嘗試成為冠軍嗎?她這麼問時,帶著孩子的語氣,我心裡哇,當她這麼說時,每當我感到疲倦或者沮喪的時候,我就會想起我女兒問我,你還會再嘗試成為冠軍嗎?讓我感到很簡單。然後,像這樣的說法聽起來可能有點傻,但在2022年世界大賽期間,我當時正經歷很多個人問題。而我把我的孩子們的照片放在我的手機上看著,讓我在舉重前幾乎快要流下眼淚,因為我感到如此激動和興奮。那是我的「為什麼」。所以我會想我孩子的事,還有我父母,想讓他們驕傲。老實說,我的個人英雄是我祖父。我祖父屬於偉大的那一代。他是我見過最幽默、最有品德的人。所以每當我想到我想成為的人時,就會想到我的祖父,你知道,即使到今天,如果我感到動力低下或是我真的搞砸了某件事情,我仍然會想起他。讓我們談談技術的部分。是的,讓我們開始吧。所以我們在這裡談論飲食和減重。如果我嘗試減肥,我應該計算我的卡路里嗎?啊,所以第一個困惑點,大家通常認為卡路里攝入和支出的不一樣,計算卡路里就像說為了省錢,你必須賺的比花的多,這和制定預算是兩回事。制定預算可以幫助你省錢,但這不是同一回事。讓我們來拆解一下卡路里攝入和消耗,卡路里攝入就是你吃的食物,對吧?就是你吃進去食物中的卡路里。現在,我想對此加上一個警告,就是可代謝能量。因此當我們說卡路里時,卡路里字面上是一種能量單位。有些人會說,卡路里不是一個真正的東西,你不能用顯微鏡去看卡路里。你是對的,它指的是食物中的化學鍵所含的潛在能量,通過消化、吸收和代謝的過程,這些能量以某種方式被捕捉到。這就是系統中的能量。卡路里消耗就複雜多了。所以這涉及到幾種不同的能量輸出。第一種就是基礎代謝率。你的BMR基本上是保持生命的能量支出。所以如果你只是躺著不動,你的身體燃燒的卡路里數就是如此。實際上對於大多數人來說,這是他們每天燃燒卡路里的大部分,這大約占50%到70%,具體取決於他們的活躍程度,並且因人而異。因此,作為一個有著相當肌肉的男人,你的BMR會比我大,因為你那邊有更多的肌肉。是的,根據回歸分析,你可以把約90%的BMR差異與一個人的瘦體重相關聯。好的,如果你看看研究,這與瘦體重是非常緊密相關的,因為瘦組織的代謝活性高於非瘦組織。所以BMR是一個方面,然後你有一個稱為食物的熱效應(TEF)。所以TEF,我們的身體就有點像一個不太恰當的比喻,卻適用的比喻,就是汽車,內燃機。你不會只是把油放進你的車裡,然後它突然而然地啟動了。你得啟動它。
電池輸入能量,讓你能夠從燃料中獲取能量,對吧?
你的身體必須輸入能量,才能從你所吃的食物中提取能量。
因此,許多人對於「卡路里攝入和消耗」的混淆,假設所有卡路里都是相等的。
其實並非如此,因為熱效應食品 (TEF) 解釋了這一點,因為舉例來說,蛋白質的熱效應食品高於碳水化合物或脂肪。
所以如果你來看看,蛋白質實際上需要更多的能量來處理。
正確。所以如果以脂肪為例,TEF 大約是在零到三百分比之間,這意味著如果你從膳食脂肪中攝入 100 卡路里,你就能獲取大約 97 到 100 卡路里的能量。
碳水化合物則約在五到十百分比之間。所以如果你從碳水化合物中攝入 100 卡路里,你能獲取大約 90 到 95 卡路里的能量。
這在很大程度上取決於纖維含量,纖維越多,可代謝能量越低。所以纖維其實也有較高的熱效應食品。
至於蛋白質大約是 70% 到 80%。所以如果你從蛋白質中攝入 100 卡路里,你能獲取大約 70 到 80 卡路里。
有些人可能會說,有負卡路里。不是的,這並不存在。你總是能獲得比你投入更多的能量。
但有些比其他的要低,對吧?
而熱效應食品約占你每天消耗能量的五到十百分比。
那麼現在我們有基本代謝率 (BMR)、熱效應食品 (TEF)。
然後還有你的身體活動,我們可以進一步將其分為兩個不同的範疇。
第一個顯而易見的就是運動,對吧?你去健身房,燃燒一些卡路里,這是能量消耗。
第二個則不那麼直觀,叫做非運動活動熱生成 (NEAT)。這是你每天的小型無意識動作。
舉個例子,比如我現在所做的,實際上現在不是潛意識的,因為我正在考慮它。
但像是說話時玩弄手指、走來走去,對吧?
實際上他們已經顯示,具有所謂的抗肥胖表型的人,在飲食增加時,往往會自發變得更加活躍,而無需意識到。
而那些更易於肥胖的人,在進食較多時,往往不會自動變得更加活躍。
有趣。這些人可能會有點學究,但理解這之間的區別是重要的。
我聽到有人說,我會走樓梯並增加我的 NEAT。不,不,你做出了選擇,那是運動。
原因是 NEAT 實際上並不是可以意識到的可修改行為,對吧?
那麼我給你一個極端例子。
在我準備 2010 年的最後一次健美比賽時,你會面對的疲憊是難以置信的。
用言語形容很困難。可用「靈魂破碎」來形容。
那一天我在健身房訓練了兩小時,做了小時的有氧運動,回到家後,我記得我坐在沙發上,
那時我的前妻正在看某個郡的真正家庭主婦。
我討厭那些節目,但遙控器有大約七英尺遠。我看完了整個節目。
我沒有起身移動,因為我太累了。這是一個 NEAT 的例子,而 NEAT 是非常可修改的。
因此,他們已經顯示,甚至 10% 的體重減少也能使 NEAT 減少 400 到 500 卡路里。
因此,許多人最終會在不自覺的情況下減少活動量。
這裡的問題是,你有卡路里攝入、卡路里消耗。
基本代謝率 (BMR) 加上能量消耗 (EF) 加上 NEAT 加上運動。
人們認為這兩樣東西是靜態的。事實上,這些並不是靜態的。
這就是我在書中很大一部分所討論的內容。我們有各種適應反應在與我們的減肥作鬥爭。
第一個方面是在新陳代謝方面。當你減少體重時,你的 BMR 會下降。
但部分原因是因為你攜帶的體重減少了,對吧?
因此,如果我 200 磅,並下降到 180 磅,那麼我攜帶的質量就少了。
所以你的 BMR 會稍微下降,再次重申,這就是你的基礎代謝率,基本上就是保持生命活動的代價。
不過,還有一種稱為新陳代謝適應的現象,顯示平均減少 10% 體重後,BMR 的減少超過你預期的 15%。
因此,這裡舉個例子,因為人們會說,「卡路里赤字對我來說沒有用,因為,我的卡路里攝入量是這麼多,我運動了這樣的時間,結果卻沒有。」你知道,所以發生了什麼?
好吧,你以為你在維持卡路里赤字。但讓我舉個例子,舉我的例子,我的 BMR,經過測量,大約是 2000 卡路里,稍微低一點。
大約是 2000 卡路里。我的每日總能量消耗約為 3400 卡路里。這就是所有這些加總起來的結果,對吧。
但如果我減少 10% 的體重,對我來說,每天 2700 卡路里的卡路里赤字是相當可觀的。
但如果我減少 10% 的體重,假如我的 BMR 下降 15%,就是 15% 的 2000 卡路里,這是 300 卡路里,讓我那個時期的 NEAT 減少 400 卡路里,那總共就是 700 卡路里。
突然間,這個赤字不再是一個赤字。這現階段就是維持。
現在,這並不是一次性發生的。這是隨著時間的推移逐步進行的改善。但這是有原因的,我告訴人們,「如果這真的是卡路里赤字,從你做的那一刻起,你將永遠餓死。」
但我們所有人,大多數人都有過開始飲食、減輕了一些重量的經歷,最終,即使你飲食和運動方式不變,卻會停滯不前,對吧?
然後你必須採取其他措施來進一步確立這樣的赤字。
另一種情況是,這在某種程度上對你不利,試圖讓你恢復到你原本的體重。對吧?我們談論的是體重和體重回升。另一方面,當你節食的時候,你的飢餓激素會上升。研究顯示,當肥胖的人減輕體重至正常體重後,與從未肥胖且擁有類似瘦體重的人進行比較時,前肥胖者的每日總能量消耗較低。並且,他們的飢餓指標較高,食慾也更旺盛。因此,這兩方面的因素都在推動你回到原來的體重。
批評的觀點是:你知道,我攝取了這麼多卡路里,這本應造成熱量赤字,但我卻沒有減重。或者,所有卡路里都是一樣的。我告訴人們,所有卡路里都是一樣的,因為說一卡路里不等於一卡路里就像在說時鐘上的秒針是不同的。不,它們只是測量單位。所有卡路里的來源並不相同。
那麼,讓我們以預算來說明,對吧?我之前用了跑車作為例子。假設某人年收入一百萬,如果他們想花十五萬美元買一輛跑車,但仍能支付抵押貸款,他們可以應對自己的責任,並為退休存錢,他們能買這輛跑車嗎?當然可以。那這是一個壞投資嗎?我想你可以爭論這是一個壞投資,因為他們可以把十五萬留在那些投資中。但也許這輛跑車讓他們感到快樂,並給了他們一點動力,讓他們繼續努力。
但如果我拿一個年收入二十萬的人,他們應該買這輛十五萬的跑車嗎?如果這意味著他們無法支付抵押貸款,也無法攢錢退休,那麼當然不應該。這和能量的道理相似。如果我是個非常活躍的人,燃燒著很多卡路里,吃一個波浪餅會不會成為大問題呢?只要我仍然攝取足夠的蛋白質,達到我的熱量目標,攝取足夠的纖維和微量營養素,那麼如果那能給我一點動力,讓我能持續努力,這就不是一個大問題。但如果我們談到一位需要每天攝取1200卡路里才能減肥的瘦女性,這就不是一個很好的投資。
我會告訴人們,無論如何,他們會問,“那我怎麼知道什麼是赤字?我應該吃多少卡路里?”因為,就這一點而言,我聽到您也提到食品標籤及其不準確性,食品標籤的誤差可達20%。所以一些人會這麼說。這意味著它可能標示為100卡路里,但實際上可能是80,甚至是120。我會說,如果它來自一家大型食品公司,且這家公司有嚴格的標準,那麼通常不會太離譜。但他們允許這樣的誤差,因為他們認識到某些食物來源是非常異質的,精確測量會很困難。
所以會有一些人說,“看吧,計算卡路里沒用,因為你根本無法確定攝入的卡路里究竟有多少。”那你會測量基礎代謝率嗎?你會測量身體活動量嗎?或是你是否會測量這個?實際上,可以簡單得多。再來一次,財務類比。我可以爭論說,保持預算沒用,因為你永遠無法確定通脹實際上會如何影響。如果你有投資,可能會有不同的回報,支出這方面又有意外開支,開支會有波動。你的電費每個月都會不同,你的車輛這個月壞了。但如果你看一段時間內的平均開支,你就能對自己的開支有個較好的了解。這樣越來越像我們的企業家,或者說,即使像我們這樣的人,也都能開始注意到趨勢,從而對未來的開支有一個相對良好的預測。
所以在卡路里的進出方面,確實,精確追蹤可能非常困難。但如果你正在監控自己的體重,並保持追蹤的一致性,你就會知道自己是否處於熱量赤字狀態。我認為還有另一件事情讓人困惑,這其實也出現在成功減重維持者的研究中。他們談到的一個障礙或難題就是體重波動。因為如果你曾經每天秤體重,那一定知道早上量體重的時候,數據是上下波動的。
因此,當我們進行輔導及使用我們的應用程式時,我們不僅僅關注某一次的體重。我們鼓勵人們每天秤體重,前提是不會造成他們過大的壓力或焦慮,然後取這些數據的平均值,因為日常體重變化更受流體波動的影響。然而,周與月的平均則反映了質量的增加或減少。因此,例如,如果你正在監控你的體重,並查看長期的平均數據,你會知道自己是否處於熱量赤字狀態,因為你的平均體重是下降的。
現在,我想再強調一點,你不必追蹤卡路里才能減肥。絕對不必。
這只是一種方法論,因為不論你做什麼,你必須有某種形式的約束,對吧?我的朋友彼得‧T 實際上把它很好地分解成幾個不同的三個範疇。你可以有飲食限制,這可以是低碳水化合物、植物性飲食、全食,無論是什麼。你在限制某種類型的食物或食物組別,對吧?然後你會有時間限制。你在某個特定的時間範圍內進食。接著你可以純粹地進行卡路里限制,跟蹤和監控你的攝取量。我認為,個人最好的選擇在很大程度上取決於他們的心理狀態和感覺的輕鬆程度。這就是許多飲食爭議的開始,因為有些人會說,比如,進行低碳水飲食,對吧?他們從中得到了結果。然後他們會說,天啊,感覺我根本沒有在節食。基於某種原因,這在他們腦中的算法上產生了共鳴,並讓他們感覺到輕鬆。結果,他們從中獲得了進展。但隨後他們假設其他人也會有相同的反應。有些人則選擇低脂飲食,其他人選擇間歇性禁食等等,你會聽到許多這樣的故事。就我而言,我是那種如果我嘗試限制某些食物,我會產生暴食反應的人,對吧?但如果你告訴我我可以隨心所欲地吃,只要我能跟蹤它,我會變得非常一致。我指的是,我仍然主要吃全食,經過少量加工的食物,你知道,這些選擇因為它們更有助於飽足感。然而,我並不會因為偶爾吃一些不太健康的小吃而感到壓力,因為我非常一致,對吧?那麼,這種一致性有多重要?這是最重要的事情。
其實有一個綜合分析。當我說綜合分析的時候,想像一下這是研究中的研究。好吧,所以這不是一項新的研究。他們試圖在綜合分析中所做的就是將相似的研究匯總在一起,以看看是否存在共識?或者說這裡是否有整體效應?對吧。所以曾經有一個綜合分析,他們研究了14種不同的流行飲食,這些飲食從低碳水到高碳水、低脂肪都包括在內。結果發現,長期來看,沒有一種飲食在減重方面比其他飲食更好。但當他們根據遵循程度從最不遵循到最遵循進行劃分時。這意味著什麼?所以說,基本上是那些一致的人。因此,當他們按照我認為的合規來劃分時,不論飲食如何,遵循性與減重之間有一種線性關係。這告訴我,對於個人來說,最好的飲食就是他們能夠持續執行的那一種。它們的運作方式是一樣的,都是在產生某種卡路里赤字。現在,有些人會說,這不是真的。我做了低碳水飲食,但我吃的食物更多。你可能感到更有飽腹感,因為你在吃低熱量密度的食物。你在食物的重量上可能吃了更多的數量,但你的卡路里攝入量卻是較少的。
有沒有可能在卡路里盈餘的情況下減肥?不,如果這樣的話,我告訴別人的就是。好吧,當你攝入的食物進入你的身體,它們必須去某個地方,對吧?如果你不是在盈餘之中,你所說的就是你在從無中創造能量。如果是這樣的話,NASA需要研究你,因為我們已經找到了長途太空飛行中可以不擔心燃料的方式。對吧,我們擁有一台永動機。再次強調,很多困惑出現在人們對新陳代謝適應的理解上。所以,人們可能會認為他們在卡路里赤字狀態,實際上並不是。或者他們高估了自己燃燒的卡路里。還有一件事情人們不想提起,因為這涉及到了鏡子,對吧?所以有一個經典的研究。我記得它是在1992年。我想題目是「肥胖者報告的卡路里攝入與實際攝入之間的差異」。我想說的就是這項研究的名字。因此,他們讓一些人參加,他們篩選出那些說自己無法減肥的人,儘管他們的卡路里攝入量很低。參與者報告的平均卡路里攝入量是每天1200卡路里。他們測量了很多不同的參數,包括他們的瘦體重、脂肪量、基礎代謝率(BMR),以及他們的每日總能量消耗。他們發現,當基於他們的瘦體重時,他們的BMR是相當平均的。實際上,如果你看肥胖的人,他們的BMR通常比瘦的人更高且能量消耗也更高。但平均來看,因為他們擁有更多的瘦體重,因為當你擁有更多的重物需要攜帶時,你的身體必須創造更多的運動質量。當他們告訴受試者,我們會監控你們,我們會知道你們是否吃得比你們說的多。該研究的平均結果是,他們的卡路里攝入量被低報了約50%,並且他們報告的身體活動量高出接近50%。現在,一些參與者與研究人員就此爭論。人們錯過了信息的地方是,大多數人從中得到的訊息是,「哦,看到嗎,他們在說謊」。而這對某人來說真的是很難接受,因為你不得不告訴他們,「你可能低報了自己的卡路里攝入,或者你可能吃得比你想像的還要多」。這感覺非常激烈。我並不認為這是在說謊。我認為,首先,人們並不真正理解食物份量的大小。
如果你從來沒有過計量食物的經驗,你會感到驚訝,比如一份麥片或一份冰淇淋,或者如果你想要感到真的沮喪,一份花生醬,因為你拿的那個湯匙,我敢保證,可能是一到三份。而且,你知道嗎,第一次我稱量冰淇淋的時候,當我開始稱量我的食物時,我就想,這是一份。大約只有兩口,你知道的?所以我不認為人們對於食物份量有很好的理解。 我還記得,我永遠不會忘記,這是一條Instagram的私信。那位女士說她每天吃1600卡路里卻沒有減重。然後我們有了一些來回的對話。我問她,嘿,她說,我正在測量我的食物。我問,她是如何測量的?她說,我在進行體積測量。所以她用杯子、湯匙之類的。我說,幫我一個忙。請做你一直在做的事情,但逐個稱量。一天後,她回來說,哦,天哪,我每天吃2700卡路里。即使是營養師在研究中也通常低報攝入的卡路里,大約低報10%。而這些人是專家,對吧?所以,一方面,人們吃的比他們想像中的要多;而另一方面,他們認為自己比實際上更活躍。但這再次是一個難以和人們談論的話題。即使如此,告訴人們,嘿,你需要多運動,少吃。從機械學的角度來看,這是正確的。但這就像告訴某人,嘿,如果你想多存點錢,就多賺點,少花點一樣。你知道的,我在加總所有這些差異,差異是指,你的測量不正確,標籤上錯誤20%。然後我腦海中又想到了你的預算比喻,身為企業家和首席執行官。如果我的會計錯誤20%,我就完蛋了。是啊,但如果在收銀機裡的數字錯誤95%,像是我們進收銀機的錢有多少,我又用杯子而不是秤來測量,這樣也是低報30%。難怪,這樣的公司會破產。對,這太複雜了。我明白你到底該怎麼辦?是的,這很複雜,但我會告訴人們,你知道的,如果你回到穩定地監測你的體重,這是我需要小心的,因為有些人持續監測自己的體重會帶來很大的焦慮。對,這樣的情況。所以我會試著對此保持敏感,但文獻中一致表明,那些成功減重並且保持成果的人往往會定期監測自己的體重。這是一個自我修正的過程,對吧?就像如果你定期保持預算,你會看到,哦,天哪,我這個月多花了5000美金。那麼會發生什麼?你就會調整,對吧?我會用這個來表示,而不是會計變異。我會說,有時候你的業務會有意外的開支,對吧?或者有時你會有更少的開支,對吧?那麼這些都會波動,並且可能很難預測,對吧?所以我們總體上要尋找的是,好的,讓我們回顧一下,你知道的,我想很多企業按季度運作,對吧?讓我們看看這個季度。好的,平均來看,這裡是我們每月的利潤,對吧?好的,那麼我們可以根據這些事情和預期開始進行預算。我們會試著向前預測一點。我有點像這樣看對待人,我想,好的,那麼你平均減了多少體重?像是在過去的一個月,好的,你的飲食是多少?好的,你在過去的一個月減了六磅。你肯定處於卡路里赤字中,對吧?這是有效的。繼續保持。也許你吃2000卡路里,可能吃2300卡路里,誰在乎?這是有效的,對吧?現在,會發生什麼事情,當你達到平穩期時,或許你吃2000卡路里,或許2300,不重要。無論如何,如果你達到平穩期,這意味著你需要重新建立赤字。你要麼需要減少卡路里,要麼需要增加活動量,或者兩者結合,這樣的事情。你提到的在這次對話開始時的一件事情是人造甜味劑,具體是關於飲用Diet Coke。我一直在想Diet Coke是否健康。好的,目前關於這個有很多人在討論。那么你的答案是什麼?好的,這將是我相信在整個訪談中最被評論的事情。好的,首先,讓我們談談減重和脂肪減少,並排除其他的事情。如果你查看流行病學和隊列研究,你會發現,消耗更多人造甜味劑或健怡汽水的人,體重往往較重。所以,有些人說這些東西會導致體重增加。但是這樣的問題是,生活方式行為。因此,他們已經顯示出,消耗更多人造甜味劑的人,其實開始的時候往往就已經肥胖了。他們並不是因為這些東西才變成如此,而是因為他們試圖使自己達到更不肥胖的狀態而攝取更多,所以這裡有一種相關性。但是如果我們查看隨機對照實驗,對吧,他們說,嘿,你們喝常規汽水,你們喝健怡汽水。實際上,有一項剛剛發表的非常嚴格的對照一年研究,健怡汽水組的減重明顯更多。
我考慮到另一個隨機對照試驗。我記得試驗持續了六個月,參加者僅因為將普通汽水換成健怡汽水而減掉了六公斤的體重。其實,也可能不是特別指汽水。他們稱這些為含糖飲料與非營養性甜味劑飲料。因此,當你用健怡汽水替代普通汽水時,似乎效果顯著,其他條件相同。而人們會說,這會激活甜味,讓你感到更餓。如果真是這樣,那麼這些研究將暗示人造甜味劑實際上是人類已知的最有效的減重工具。因為如果人們吃得更多卻仍然能減掉六公斤,這相當驚人。他們並不是燃脂劑,而是替代了甜味。然後人們會說,好吧,水其實更好,你知道的,喝水的人是最近最接近船的那隻鱷魚,對吧?好吧,如果你能只喝水,那太好了,這樣做吧!但是如果有些人能夠減重,我經常在我關於這方面的帖子中看到有人說我減了30、40、50磅,唯一的改變就是停止喝普通汽水,改喝健怡汽水。這真的是他們生活中唯一的改變。現在,當他們將其與飲水進行比較時,往往看到相同的結果,或者健怡汽水組的結果略好一些。雖然,這並不是因為任何燃脂效果。可能的情況是當某人從普通的含糖飲料轉換為水時,他們可能會嘗試在其他地方補充那種甜味。然而,如果他們只是消耗了人造甜味劑,非營養性甜味劑,我們不能稱之為人造的,因為像甜菊糖實際上是天然的,可以這麼說。所以他們稱之為非營養性甜味劑。但如果他們消耗非營養性甜味劑,那麼他們是在填補那個空缺。這又是補償作用。是的。所以現在,再次強調,這裡面並沒有什麼神奇的地方。人們只是吃得更少而已。如果你能用水做到這一點,那麼就不必消耗健怡汽水。我會說喝水。但如果你是一個難以戒掉普通汽水的人,那麼喝健怡汽水確實要好得多。而人們會問,那胰島素怎麼辦?那會提高胰島素。這實際上是最大的迷思之一。現在有多個研究,不僅僅是研究,還有一個元分析,可以證明這些人造甜味劑不會提高胰島素。我特別想到的一個研究是關於三氯蔗糖的。有一個研究,每個人總是依賴這個,我也喜歡一一解析,這裡面顯示三氯蔗糖並沒有增加胰島素,但是他們有一組是三氯蔗糖,另一組是僅含碳水化合物的組,還有一組是碳水化合物加三氯蔗糖的組。其結果顯示,碳水化合物加三氯蔗糖的組分泌的胰島素比僅含碳水化合物的組更多,儘管他們攝取的碳水化合物量相同。於是人們會說,或許這不是壞事,但如果你是與碳水化合物一起飲用,那就不好。這時候閱讀完整文本,深入研究一項研究是非常重要的。所以僅含碳水化合物的組是蔗糖,這包含50%的葡萄糖和50%的果糖。碳水化合物加三氯蔗糖的組則是麥芽糊精。如果你了解血糖指數,你就會知道,血糖指數基本上是看你體內葡萄糖的出現速度,通常可以與胰島素的反應進行關聯。麥芽糊精的血糖指數顯著高於蔗糖,並且引起的胰島素反應也大於蔗糖。因為它實際上造成的胰島素反應甚至高於葡萄糖本身,這有些回到生化學方面,但因為它是一種聚合物,它實際上被消化和吸收進入循環的速度更快。因此,這實際上是一個不適當的對照組來評估這一點。因為如果你看胰島素反應的差異,如果你單看麥芽糊精和蔗糖,就能預期結果。因此根據研究,沒有證據顯示它會影響血糖或提高胰島素。事實上,在這些研究中,這些隨機對照試驗,當他們看體重減輕時,你會看到胰島素敏感性的改善、HbA1c數值的提升,都是因為人們在減重,而不是因為這些甜味劑有什麼神奇的效果。糖是否会上癮?這個問題也會讓我陷入麻煩。我想回到人造甜味劑,但我會回答這個問題。單純的糖似乎並不上癮。有些食物似乎會造成所謂的食物依賴。這和成癮之間有微妙的差別。但我想,簡單來說,沒有任何人會只是抓著蔗糖的袋子就一直吃下去。如果你去想真正讓人難以停下來的食物,通常不僅僅是高糖而已。它們通常是糖、脂肪和鹽的組合,以及口感。口感也是很重要的,人們會說,糖是上癮的。看看蛋糕、餅乾、冰淇淋。這些食物中的脂肪卡路里往往比糖的卡路里還要多。這樣的話,你是否可以根據那個邏輯說脂肪也是上癮的呢?所以,單一的糖似乎並不會上癮。現在,它的飽足感並不強,完全缺乏任何其他營養成分。因此我並不是說大量食用糖是一個好主意。但它似乎在孤立下不具備上癮特性。然而,有些食物,比如蛋糕、餅乾這類食物,超級美味,有著很棒的口感,還有薯片和薯條。
這類食物可能具有某種程度的上癮性。然而,單獨的糖似乎並不具備這種特性。而且有一項研究支持這一觀點。基本上,我記得它的標題是「沒有證據顯示糖對人類有上癮性」。所以人們會說,當我吃那塊巧克力或那些含糖的東西時,我最終會吃得越來越多,然後隔天我又覺得需要更多糖。我自己有點類似的經驗,我幾乎可以稱之為「糖循環」,可能每四個月或六個月有一週我會吃一些糖。然後隔天我想要更多的糖,然後再隔天,然後再隔天。當我打破這個糖循環,並且如果我不吃糖五天的話,感覺那種渴望就會消失。你一定有聽到過類似的情況。是的,我的確,現在因為某種原因我對糖毫無渴望。是啊。從心理學上來說,這真的很難解開。對。就像,這會變成一種自我實現的情況,人們被告知糖是上癮的,或他們聽過糖是上癮的,所以他們就這樣吃了。但是再者,巧克力通常也含有較高的脂肪,對吧?口感非常好。因此,我不是在說那些東西很容易過量,且人們可能會難以停下來,但看起來糖本身並不是獨立的上癮物質。不過它可以是某些食物的一部分,這些食物可能具有類似上癮的特性。你提到你想談談人工甜味劑。是的。所以現在我們來談談,研究顯示,這些被控制的研究非常明確,對於許多這類研究來說,確實有助於減重。那麼,關於癌症、心臟病和腸道微生物群呢?因為這是很多人關心的問題。關於癌症,很多人認為,有那麼多研究顯示它會引發癌症。首先,我們要重申一下,我們在談論流行病學,談論的是隊列研究,所以這裡有很多混雜變數。不過,正如我們之前討論的共識一樣,我在一個科學諮詢委員會任職,這裡就像是PubMed加上ChatGPT。你可以問它一個問題,它會立即搜尋所有研究文獻並給出研究的共識。對吧?所以我這樣做了,你也可以進行綜合,顯示有多少百分比的研究說「是」,多少說「否」,然後可能也是對的。所以我想我輸入了「人工甜味劑會引發癌症嗎?」你知道嗎,80%的研究說「不」,不過你並不會聽到這些,它為什麼會這樣?因為負面消息更值得報導。如果你聽到一個研究說這東西不會引發癌症,大家就會說「無所謂」,對吧?但是什麼東西被分享得最多呢?哦,天啊,黛博拉姨,她喝健怡可樂。黛布,你看到這個了嗎?你知道的,這可分享性更強。因此,負面消息往往更容易被發表。如果你看看人類研究,一些更完善的研究,比如我想到的法國Neutro-Santi隊列,結論是,哦,這增加了癌症風險。我查了一下,好像是特別提到了阿斯巴甜。如果某物具有致癌性,通常我們會看到劑量反應,對吧?所以如果你吸煙越多,患肺癌的風險會越高。你知道他們將無或低劑量的阿斯巴甜使用者與低、中等和高的使用者進行比較,我想他們有三個不同的組別。當然我可能把這些弄錯了一些,但可以想像為低、中、高,對吧?中等組的癌症風險較高,而高組則如此。實際上並沒有與低組的風險顯著不同,但它與中等組相比是有降低的。因此,對我來說,再次強調,我們在談論的是一個比值比,如1.15,也就是說相對風險增加15%。讓我把這放在背景中理解。15%聽起來在癌症上是可怕的,但相對風險意味著如果你未來十年內發展癌症的絕對風險是10%,那相對風險增加15%表明它會上升到11.5%。這並不意味著從10%變成25%,對吧?所以理解這個區別是很重要的。但再者,如果它真的致癌,我們應該期望看到某種劑量反應,對吧?我們並沒有看到這一點。因此,對我來說,尤其是在這些研究並未發現關聯的情況下,更可能是某種數據工件,不知道什麼原因,以及混雜變數、健康用戶偏差等等。那麼腸道怎麼樣呢?現在的研究顯示,一些甜味劑確實改變了腸道微生物群的組成。蘇糖酯似乎如此,阿斯巴甜則不太明顯。我想糖精也顯示了腸道微生物的變化。現在,有趣的是,不易判斷這種變化在整體健康上是好的、壞的或中性的,因為我在查看其中一項關於蘇糖酯的研究時,他們談到一些細菌的物種或屬增多。其中一種增多的細菌與體重較輕、肥胖較少和胰島素敏感性更好的群體有關。此外,還有一種能夠產生更多丁酸的細菌。丁酸實際上與一系列的健康益處有關。這是一種由腸道微生物群產生的短鏈脂肪酸。丁酸與許多健康益處相關。因此我會說,這值得持續關注,因為其中一些似乎確實改變了腸道微生物的分解。但你也可以同樣主張,這可能有正面影響,也可能有負面影響。因此我會再次說,如果我們回過頭來,對,再次強調,對敵近的鱷魚開火,沒有解決方案,只有權衡。
如果有人轉向飲用健怡汽水,即使這不是他們可以做的最佳選擇,也許水才是最佳選擇。但如果他們減掉了20磅,血糖指數(HBA1C)降低,胰島素敏感性改善,代謝健康變得更好,那麼這可能是一個值得的權衡。你有推薦大家服用的補充品嗎?
我總是說,我對補充品有層次的分類。我的第一層有成千上萬的研究明確顯示其益處。創建於單水合形式,這已經有多年的表現益處。我們知道它對力量和身體組成有益。你每天都在服用嗎?
是的,我有在服用。現在有報導顯示它有認知上的益處。我想說,天啊,我希望我沒有搞錯。因此我會查證這個,並確保你向我索取研究資料。我很確定他們做過一項研究顯示肌酸實際上減少了抑鬱症狀。有趣的是。
所以我想說,如果有一樣我會推薦給大家的,那可能就是單水合肌酸,因為它便宜、有效,大家會說,哇,我們不知道長期使用的效果如何。它已經存在了大約40年。如果有長期效果,我們早就看到了。
稍微提到一下,對於單水合肌酸,不要浪費錢在其他形式上。人們試圖在肌酸上重新發明輪子,因為單水合的形式……你知道嗎?還記得大螢幕、平面電視普及的時候嗎?我這裡顯示出我的年紀了。
不,我記得。但是我記得40英寸的電視要價約1000美元,現在你可以以一塊口香糖的價格買到一個。你明白我的意思嗎?那是因為每個人都在製造它們。它們變得如此普遍,讓價格下降了,對吧?每個人都在賣單水合肌酸,這降低了價格。
於是公司開始推出新形式的肌酸,並圍繞這些形式做出宣稱,試圖讓你在單水合肌酸上花更多的錢,最終會飽和肌肉細胞,100%,你不需要再做其他事情。那到底發生了什麼?
有幾件事情。我們並不完全了解所有的機制,但我們知道當肌酸進入系統並進入細胞時,它會和磷酸結合,產生肌酸磷酸。那是高能磷酸供體。所以當你鍛煉時,基本上你在使用所謂的三磷酸腺苷(ATP),那是你身體中最純淨的能量形式。
這所謂的ATP水解反應被用來驅動你身體中的許多反應。因此,三磷酸腺苷,三個磷酸,驅動這些反應,會被切割成二磷酸腺苷(ADP)和一個無機磷酸,對吧?肌酸可以將其磷酸捐贈給ADP,重新形成ATP。因此我們看到特別是在無氧運動期間,肌酸更好的表現,因為它是一個高能磷酸供體,可以幫助補充這個能量。
然後它也會把水拉進細胞。我們認為這也是其身體組成益處的一部分。因為一個水合的肌肉細胞,實際上,肌肉細胞中有70%的水。但它們大多數都是水。人們會說,這不過是水。好吧,但那是瘦肉組織。而且我相信有某些證據表明,實際上水合肌肉可以改善肌肉的收縮性質。
所以這可能解釋了一部分力量益處。當然,再次強調,這會表現為瘦體重,對吧?現在,這不是一個巨大效果。我們說的是大多數人只會增加幾磅,類似這樣。我覺得這不錯。但對於一個相對便宜、有效的補充品,對吧?那麼還有哪些補充品呢?第一層還有其他東西嗎?
對於能耐受乳清蛋白的人,我認為這是一個便宜、通常相當美味的方式來攝取高品質蛋白質。你知道的,如果你能從全食物中獲得,那非常好,但許多人會在從全食物中攝取他們想要的蛋白質量時遇到困難。因此乳清蛋白,再次說,非常高品質,通常容易消化。
有個注意事項是乳清蛋白濃縮物。許多人因為其中含有乳糖而無法耐受。因此如果你有乳糖不耐症,乳清分離蛋白通常是微過濾的,去除絕大多數甚至所有乳糖。因此大多數人可以耐受。但有一定百分比的人對乳清中的乳糖蛋白質也有敏感性。在這種情況下,會有乳清水解物,這是預消化的乳清,幾乎所有的人都能耐受。但如果你在濃縮物或分離物中沒有任何消化問題,那完全沒問題。
那第一層還有哪些呢?我會說咖啡因。咖啡因是最早的認知增強劑。如果我們查看認知測試,我們會發現人們表現得更好。如果你查看表現,人們的表現也一致提高。很多人在12點之前會和我談論咖啡因半衰期對睡眠的影響。
是的。因此,這……你知道的,甚至有一些證據表明,即使你早上攝取了一定劑量的咖啡因,它可能仍會影響你後來的睡眠。因此,再次強調,沒有解決方案,只有權衡。我會說,如果你是一位運動員或依賴大腦力量的人,咖啡因可能是一個有用的補充品。正如你所說,如果你打算攝取它,盡量在睡前九小時停止攝取咖啡因。
因為到那個時候,大部分已經從你的系統中排出來了,對吧?
間歇性禁食有什麼主要的誤解?
看起來這對很多人來說是一個非常好的工具,能夠在不指定卡路里的研究中控制他們的卡路里攝入量。
所以他們不會匹配卡路里,只會告訴人們要麼進行間歇性禁食,要麼遵循一種飲食。
在間歇性禁食組的人通常會減輕更多的體重,並且血液指標的改善更明顯。
但這並不是因為間歇性禁食有任何神奇的效果。
而是因為這使他們處於卡路里赤字之中。
他們在研究中有看到嗎?
有的。所以當他們進行隨機對照試驗,實際上控制卡路里的情況下,例如一項極端的研究是關於交替日禁食的,對吧?
所以人們會在一天禁食,第二天完全禁食,然後吃150%的維持卡路里。
而那些只進行持續飲食的人在整個期間持續攝入75%的維持卡路里。
兩組人減輕的體重幾乎是一樣的。
其實,持續進食組保持了更多的瘦體重並減少了更多的脂肪量。
但,你知道,這是一種極端的禁食形式。如果你看更傳統的如16/8或其他類似的間歇性禁食,你會看到與持續飲食計劃相比,瘦體重的保留幾乎是一樣的。
真正被誤解的神話有很多都是圍繞長壽的。
人們常會說,嗯,因為每次我談到這個時候,人們會說:“我不是為了減重而禁食。我是為了健康。我是為了長壽和自噬。”
所以我告訴你的是,其實有更多的證據表明卡路里限制比間歇性禁食更能增加自噬。但間歇性禁食或禁食確實能增加自噬。
那我們來談談這是什麼。自噬基本上是一種溶酶體蛋白質分解。
身體有幾種不同的方式來分解舊的錯誤折疊蛋白或者需要被更新的東西。其中一種是通過這種類似的溶酶體蛋白降解,溶酶體是細胞中的一種細胞器,可以吞噬這些舊蛋白並將其分解。然後你會獲得來自這些蛋白質的氨基酸,這些氨基酸可以再循環用來製造新蛋白質,對吧?
卡路里限制會增加自噬。運動會增加自噬。禁食也可以增加自噬。但你會聽到人們說,嗯,你必須禁食X段時間,因為自噬會在那時啟動。
像是三天或其他什麼的。
這不是真的。所以這個自噬蛋白分解無論如何總是會發生。
只是相對速率在改變,對吧?但並沒有證據表明禁食會比在同樣的卡路里攝入量中分散在一段時間內更能增加自噬。
現在,讓我給你一個例子,對吧?假設某人一天禁食20小時,然後吃4小時,對吧?
而且我使用這個例子是因為有些人說,嗯,我不是為了減重而這樣做。我只是為了健康受益。
所以假設在這一天,他們攝入了維持水平的卡路里。他們只是在4小時內進食,對吧?
而假設某人則只是吃三或四頓一樣的卡路里。在禁食期間,當然,自噬的速率會上升。
但然後在那4小時內,當他們進食時,他們在那4小時內需要吃更多的食物,這將會發生什麼呢?自噬速率會下降。所以雖然相對於禁食時,自噬的速率可能比較低,但當那些正在禁食的人在那段時間內開始進食時,由於他們需要在那段時間內吃更多,自噬會下降,而持續進食的人,自噬的速率反而會更高。
如果你正經歷某種疾病或某種炎症或其他什麼的,那麼在這種情況下,長期的間歇性禁食有用嗎?
假如我有某種炎症,或者我有什麼問題,是否有某種使用72小時禁食的情況,會使我處於更深的自噬狀態?
這很難,因為真正沒有專門的研究來看這個問題。
所以我所說的都是推測,我對此感到自在。
再一次,讓我們把它分解成每週卡路里來比較,對吧?
因為如果我們在比較同類型的對比,我們知道卡路里限制會增加自噬。所以如果間歇性禁食讓某人在整體上處於卡路里赤字,那就像我們所說的混淆變量,對吧?
因此,如果我們假設在一週之內,兩個人的基因完全相同,對吧,攝入相同的卡路里,但一個人是在4天內進食,而另外一個人是分散在7天內,但那位在4天內的人的禁食時間是3天,嗯,他們在這三天內的自噬速率和脂肪氧化的速度會更高,對吧?
但然後當他們在這四天內需要吃下他們通常的卡路里時,那麼這個速率就會大大降低,而那些持續進食的人會擁有更高的自噬和脂肪氧化的速率。
身體是聰明的。它追求穩態。
現在,我會有一些人說,擔任魔鬼的代言人會提出一個論點,那就是,假如在這四天的時間裡你沒有補充卡路里呢?那麼,現在你就處於卡路里赤字的狀態,而你無法將影響與卡路里赤字分開,是吧?所以我想說,在我們所擁有的嚴格控制的隨機對照試驗中,當它們在間歇性禁食組和不禁食組之間平衡卡路里時,我們沒有看到體重減輕的差異,也幾乎沒有看到健康的生物標誌物,如HBA1c和胰島素敏感性的標誌物有什麼顯著差異。某些研究中,當他們測試時,會看到間歇性禁食在禁食血糖上稍微低一些,但我認為這是測試方法的影響。我可以深入探討這個問題嗎?可以,請繼續。
其中一個問題是,如果你要比較同類事物,禁食時間越長,你的禁食血糖會稍微低一些。例如,如果某人持續進食,然後在測試前禁食12個小時,但禁食組的個體已禁食16個小時,因為他們在一個定義的進食時間內,他們的血糖測試可能會稍微低一些。你在一些研究中會看到這種情況,但不是全部。但此後,你再看看較長期的胰島素敏感性標記,如HBA1c,當他們在平衡卡路里的情況下,你通常不會看到差異。因此,別人聽到我所說的,有時會過濾掉它,對吧?我實際上所說的和他們所聽到的是:“萊恩說間歇性禁食很糟糕,沒有價值。”不,如果這是你能夠持之以恆的,並且它幫助你控制攝入量,對很多人來說,那是一種絕佳的方式來控制卡路里攝入和減輕體重。
來問你一個問題。問吧。我知道答案,但其實很多人不知道答案,因為我提前進行了一些研究,了解人們在什麼方面掙扎,對什麼感興趣,並且我還研究了人們最常搜尋的內容。當涉及減肥時,人們最常搜尋的內容是什麼?是生酮飲食嗎?更甚者,如何減掉腹部脂肪。哦,有趣。這是因為人們真的非常著迷於減掉這裡的脂肪。我想有一些運動和飲食聲稱能幫助你專門減去這個區域的脂肪。你怎麼說?答案是你或許可以局部減脂,但在實際操作中這幾乎是無關緊要的,讓我解釋為什麼。首先,問題是那是內臟脂肪還是肝脂肪,或者僅僅是你傾向於儲存皮下脂肪的地方?這很難知道,除非某人做過MRI等檢查。因為有些人只是將皮下脂肪儲存在不同的部位,對吧?有些人會更傾向於在腿部儲存,如特別是女性,如果她們儲存脂肪,通常會在腿部儲存更多,而男性則更傾向於儲存在這裡。皮下脂肪和內臟脂肪之間的區別是什麼?
內臟脂肪是圍繞器官的脂肪。內臟脂肪和肝脂肪每克來說,代謝上對健康的負面影響比皮下脂肪要大得多。所以這是一個區別的重點。但造成你失去皮下脂肪——即皮膚下的脂肪的因素,與通常幫助你減少肝脂肪或內臟脂肪的因素是相同的。因此,我告訴人們,如果我們討論的是試著減少體脂肪或獲得任何重大健康成果,那麼我們首先應該專注於大石頭,對吧?然後如果你已經有了大石頭,你可以考慮撿一些小卵石。但不要為了撿小卵石而放下大石頭。我認為很多人最終就是這樣做的。所以在你進入某個特定的減少腹部脂肪的方案之前,先回去,放大視野。我能否長期堅持這個?因為如果你無法長期堅持,這其實是無關緊要的。你最好找到一些你可以持續做到的事情,並能夠長期穩定執行,因為如果你減少足夠的整體體脂,最終你將會減去腹部脂肪。而這部分也與我們的基因和儲存方式有關。
看起來這真的很頑固,對我來說,這似乎是最後剩下的部分。我將說,他們已經證明,即使在沒有卡路里赤字的情況下,運動也能針對肝臟和內臟脂肪。因此,即使人們保持體重,通過運動他們往往也能喪失肝脂肪和內臟脂肪。那麼我們來談談運動和減重。這是個熱門話題,非常熱門。我非常想要一個答案,有一種觀點認為運動對減重不是特別有用,因為如果我出去跑步,然後回家會吃得更多。這是一個多面向的問題,因為這個假設有生化成分。我的大腦會產生更多的飢餓激素,讓我更饑餓。但這個假設還有人類心理的因素,人們覺得“因為我去跑步了,所以我覺得我應該要多吃些”,所以我因為自我感覺良好而吃更多蛋糕。因此,這是研究的方式非常重要的所在。
首先,我們從機械層面探討它。如果我們看看那些對照嚴格的研究,讓人們運動並保持攝入與不運動的人相同的熱量,運動肯定對減重幫助巨大。絕對如此。至於飢餓的問題就有點複雜了。
首先,讓我們談談運動的補償效果。赫爾曼·龐塞(Hermann Ponser)進行了一項研究,顯示如果你通過運動燃燒了100卡路里,你的實際減重不會是100卡路里。你的身體實際上會透過基礎代謝率(BMR)小幅減少或變得稍微不那麼自發活動來補償。這是一種部分補償,但平均而言,再一次,每個人都不同,但平均的情況下,大約是每燒掉100卡路里,實際淨減少的只有28卡路里。因此,如果你做了100卡路里的運動,實際上淨減少的只有72卡路里。這並不是你想像中那麼多,對嗎?所以運動對於體重減輕的影響並不如你預測的那樣,這是事實,但它仍然有助於能量消耗。
更有趣的是你提到的攝取問題,這實際上是與你想的相反。在研究中,平均而言,是的,人們往往會多吃一點,但這種補償是不完全的。因此,運動的淨效果其實有食慾抑制的效果。現在,我並不是說對每個人都是這樣,有些人不論是心理原因還是生理原因,運動更多反而會感到更餓。但在研究中,總體而言,運動對食慾要麼是中性的,要麼是正面的。實際上,有一項來自1950年代的經典研究,我在書中提到過,他們研究了孟加拉工人,沒有進行任何干預,但他們觀察了久坐不動、輕度活動、中度活動及非常劇烈活動的人。因此可以想像,重型建築工人等。他們從輕微活動到劇烈活動,幾乎完全補償了他們的能量攝取,通過吃更多的食物來應對活動量的增加。直觀來看,久坐不動的人比輕度活動的人吃得更多。如果我沒記錯的話,與中度活動的人差不多,甚至略多。久坐不動會有效果地擾亂你的食慾。當你活躍時,反而能讓你對身體的飽腹信號更加敏感。這些信號的效果會更好。因此,我認為運動對減重的主要好處並不在於你燃燒了多少卡路里。首先,運動有助於維持瘦體重,我們知道瘦體重越多,能量消耗越高,並且它還有助於防止體重回升。因此這是一個方面。但實際上你在運動中消耗的卡路里,根據實際的研究文獻,並沒有那麼多。比如說,你去健身房兩個小時,也許只會燃燒500卡路里,大約就是這樣。這差不多是我一盤沙拉的一半。對了,你吃一個甜甜圈,咻,卡路里就沒了。
但人們在運動時通常會有更好的食慾調節。這之中有多種成分。正如我所說,對飽腹信號的敏感性更好,但心理方面又是另一種情況。有些人會說:“好吧,我在運動,我要吃這個。”但其他人運動後他們的所有習慣都開始改善。我也是這樣的人。對,我經常說,如果我想改善我的飲食,我需要去健身房。我經常這樣說,因為當我把這話告訴我團隊中的朋友們時,我說如果我打算去運動一個小時,舉例來說,我打算進行一個小時的高強度間歇訓練,那是非常痛苦的,最後我最不想做的就是用像Krispy Kreme這樣的食物來毀掉所有的努力。所以我的飲食會突然變得有序。每當我在人生中的某個時刻覺得“史蒂夫,你對飲食控制失去掌控”,我會想,怎樣才能讓自己去健身房呢?這成了我整理飲食的催化劑。
所以,這也是許多研究的限制,尤其是流行病學研究。當我提到流行病學時,是這樣的,這組人這樣做,那組人那樣做,我們觀察其他事情會發生什麼。實際上,人們的行為並不是孤立的。因此你會看到一項研究,比如我想到的,有人會說,哦,攝取更多蛋白質的人有更高的這個比例。好吧,如果我們看看大多數人在哪裡獲得蛋白質來源,在西方世界,它是高度加工、能量密集的食物,而蛋白質往往僅僅是一個總熱量更多的代理。因此,問題是是蛋白質導致了這個,還是這是攝入的所有卡路里造成的,對吧?再次強調,人們的生活方式和習慣往往是相互關聯的。你會聽到某個群體更容易患心臟病,但他們也往往吸煙更多,喝酒更多。而且很難將這些習慣和生活方式區分開。這就是研究中所稱的健康使用者偏見。這是我們面對的一個難題。因此,再次強調,人類的隨機對照試驗是我們的金標準,因為我認為強調“隨機”這個詞是很重要的。
當我們談到流行病學或隊列研究時,隊列研究比標準的流行病學略好一些,因為它們是將一組人進行多年跟蹤。因此每個人都算是自己的對照,但仍然,健康的人通常會做更多的整體健康行為,而不健康的人則會有更多的壞習慣,這兩者很難分開。但當你做一個研究時,你說,好吧,你知道,有一組人會進行低碳飲食,而另一組則會進行低脂飲食,我們會隨機分配,這為什麼重要呢?假設我們讓人們自行選擇,假設他們只是說,隨便選擇任何組別。那麼,我也只是猜想,舉例來說,低碳飲食在目前非常流行。
許多人可能對那個團體有很強的吸引力,認為這樣更健康,對其持有更正面的看法,因此他們可能會改善生活中的其他很多方面。但如果我們進行隨機化,我們可以假設通過這個隨機化過程,受試者的任何內在特徵將在各組之間均勻分佈。這就是為什麼這麼重要。我記得我曾經在一個播客上聽到一個討論,他們在談論一項研究,比較間歇性禁食和持續能量限制,即普通飲食。這項研究的要點是他們發現減肥並沒有實質性的區別。而節目中的那位嘉賓是一位非常支持間歇性禁食的人。他們说,可能有一組在吃很多垃圾食品,但我心想,這個人不理解隨機化,對嗎?這會讓你得出結論,間歇性禁食可能會使你更想吃垃圾食品。因此,隨機化並不完美,但它之所以重要,是因為它幫助我們消除健康用戶偏見。我認為,如果人們,但隨機對照試驗的缺點是你只能進行一段時間,因為它們是受控的。你對生酮飲食的看法與你對其他所有飲食的看法相同,還是生酮飲食有其自己的獨特性?我問這個問題部分是因為很多醫生為某些癲癇患者以及某些類型的炎症和與大腦相關的問題開處方生酮飲食。好的,癲癇是一個特定案例。本質上,對於癲癇,生酮飲食實際上是一種非常有效的治療方法。它為大腦提供了可用的基質——酮體,並且能減少癲癇發作的頻率。事實上,我之前提到的朋友,Dom D’Agostino,他其實是研究生酮飲食用於深海海豹突擊隊潛水員,因為很多潛水員在深水時會出現癲癇發作,他們發現生酮飲食有助於減少這些癲癇發作。現在不幸的是,人們已經將這一點解讀為,任何大腦問題,只需給他們生酮飲食,而對於其他大腦問題,卻沒有足夠的證據來支持。但是讓我們來談談,生酮飲食和低碳飲食周圍有很多說法。它似乎以與其他飲食相同的方式通過卡路里赤字來實現脂肪減少。目前已有幾个真正良好的隨機對照試驗,以及幾項正式的綜合分析。如果它們比較卡路里和蛋白質相等,但碳水化合物和脂肪量從低脂肪高碳水到低碳水高脂肪,實際上在減肥或脂肪減少上沒有真正的差異。事實上,綜合分析顯示它稍微偏向低脂肪飲食,但這是極其不具臨床意義的數量。那么,這怎麼會是呢?因為人們會說,嗯,當你進行生酮飲食時,你會燃燒更多的脂肪。我認為如果有一句精闢的觀點,這可能就是了。所以是的,你在生酮飲食中燃燒更多的脂肪。為什麼?因為當你進行生酮飲食時,你的脂肪攝入較高,而碳水化合物攝入較低。所以你攝入更多的脂肪,你擁有更多的脂肪基質可以燃燒,但同時你也保持低胰島素。因此你燃燒更多的脂肪,因為胰島素會降低你的脂肪氧化率並減少脂解作用。所以人們就此推論,這樣更好,對吧?這就是我們進入的地方。我們之前討論的機制與結果。對吧?但是當我們查看這些實際測量脂肪減少結果的研究時,他們在低碳水和低脂肪之間並沒有看到差異。為什麼呢?如果他們燒這麼多脂肪。脂肪減少與脂肪燃燒或脂肪氧化不是同一回事。脂肪氧化是脂肪減少的一部分,但僅僅是問題的其中一面。你失去或獲得的脂肪是脂肪平衡。你總是同時儲存和燃燒脂肪。好嗎?在低碳水,高脂肪飲食中,雖然你燃燒了很多脂肪,但你也儲存了很多脂肪。為什麼呢?因為碳水化合物並不會真正以體脂肪的形式儲存。你的身體幾乎排除的必須在你攝入時燃燒它們。他們做了一個代謝示蹤研究,基本上給碳水化合物標記脂肪。你可以用穩定同位素標記它們,然後看標記最終出現在哪裡。根據混合飲食,儲存在脂肪組織中不到2%的脂肪是源自碳水化合物。脂肪組織是什麼?就是脂肪細胞。超過98%來自膳食脂肪。那么,問題就來了。如果你吃低脂高碳水的飲食,你不燃燒太多脂肪,但你也不會儲存很多脂肪。如果你吃低碳高脂的飲食,你燃燒了很多脂肪,但你也儲存了很多脂肪。因此,在脂肪平衡方面,真正重要的是能量平衡。你攝入的卡路里是否多於你消耗的?這就是最終會決定這一點的原因。因此我們在這些組別之間的實際體脂肪減少中並未看到差異。所以這就是為什麼很多人在鏡頭開啟之前,往往會過於專注於這些生化機制。當我在本科生物化學時,我也曾經這樣想。我認為這樣做是很好。首先學習生物化學是有益的。然後再進入營養學,找一位好的顧問,把我拉回來,告訴我,“嘿,你的觀點太狹隘了。拉遠些,看整體局勢。”因為機制是很棒的。問問題是好的。但當我們看到結果時,我所說的結果,脂肪減少將是一個結果,真正的體脂肪減少、HBA1C的變化、某種生物標記,這都是結果。如果有一個結果,就會有支撐該結果的機制。但僅僅因為有機制,不代表就一定會有結果。
而我所說的意思是,所有這些生化途徑、這些機制,這是一場交響樂。當你在某個地方做一件事情時,很多時候會在其他地方得到補償。結果是數百,甚至數千條不同生化途徑的總和。我之前用的例子是,專注於機制就像是查看一個共同基金,卻只關注裡面的個別股票。然後說,“不要投資那個共同基金,看看這兩隻股票下跌了40%。但是,如果整體共同基金上漲了20%,我為什麼要在意呢?我關心的是整體,這才是結果。”所以,我並不反對去看看機制,但我始終會首先問,“好吧,我們實際上是否有在測量我們所關心的東西的人類試驗?”而不是代理測量,而是真正的東西。如果可以引用之前的一集,如果可以的話,有人說:“好吧,小心喝咖啡因,因為它會刺激皮質醇釋放,這可能會導致你儲存腹部脂肪。”所以這是一個機制,對吧?如果你查看有關咖啡因的實際結果數據,關於體脂、內臟脂肪或肝臟脂肪,你實際上會看到一種中性或正面的效果。所以,好吧,也許那小幅度的皮質醇增加,也許那是負面的,但如果咖啡因同時也刺激你的基礎代謝率,還可能做一些其他的事情,如增強脂肪氧化,好吧,也許有那個負面成分,但顯然被最終結果中的正面成分所超越,對吧?因此,在不成為科學家並能夠理解交響樂中所有小樂器的情況下,對吧?因為這就是我們有時試圖做的。我們試圖弄清楚交響樂中的所有小樂器,但實際上你是在說聽音樂。聽音樂。在這樣的比喻中,聽音樂就像是查看結果或只是尋找結果。結果。我是說……而且,我想再談談關於一致性和可持續性的這一點,因為我們所有人都有一種偏好,希望用小的投資換取大的回報,而這種說法會吸引人,對吧?五分鐘腹部訓練,那是我們想要的。在六周內徹底改變體型,十二周內讓你的手臂增加一英寸。我真正著迷的是在心理層面上需要什麼,而我們已經有過類似的討論,因為我們談到了你的動機和所有這些事情,但你可以這麼說。你可以對像我這樣的商業人士說,“到達那裡需要10年,或者在這項力量舉重活動中成為世界紀錄保持者需要10年。”但對於某人來說說,“好的,沒問題。”他們必須有點,我敢說,有點扭曲。他們必須有點。我認為 延遲滿足的能力是最被低估的能力之一,對吧?並不是我生活的所有領域中,但在那個特定的領域,我表現得真的很好。我想知道你在深層次上有多少選擇。你知道,這很有趣。我曾經講過我深蹲對我來說有多難的故事。我訓練了三年,卻像這樣有著雞腿。我曾經在健美論壇上受到如此嚴重的嘲笑。我記得在三、四年後,我想到,“天哪,人們就像,‘兄弟,你的基因真糟糕。你為什麼還要繼續做這個?’”然後就像是讓我們找出來。我記得我真的有過這樣的內心對話,就是,也許他們永遠不會變得強壯,但我將承諾自己持續努力訓練十年。如果到時我沒有一雙不錯的腿,那麼如果我仍然感覺如此,我可以允許自己放棄。我總是說,分析導致癱瘓和完美主義殺死的夢想多過失敗。因為你所能做的最糟糕的事情之一就是沒有行動。不行動比失敗要糟糕得多。因為如果你失敗了,至少你可以從中學到一些東西。你嘗試新事物。我相信作為一個企業家,你經歷了很多失敗的事情,對吧?但你從中學習,你說,“好吧,那個行不通,我們試試這個。”最後,如果你嘗試了足夠多的東西並走在道路上,可能結果並不是你原本設想的那樣,但你會獲得一些比你開始時更好的東西,對吧?可能不是你想要的確切結果,但也許你會獲得更好的東西。我經歷了商業中對失敗的強烈迷戀,因為我在反思那些推動我前進最多的事情,那些最具修正意義的事情。而這從來就不是榮譽或成就。總是當生活告訴我,“你在這方面錯了。”從中,我心中有一個非常清晰的短語,那就是失敗是反饋。反饋是知識,知識是你的力量。然後我去研究了亞馬遜的傑夫·貝佐斯和booking.com的創始人,還有托馬斯·華生,他一度是地球上最富有的人,他是IBM的創始人和首席執行官。在他們所有的著作中,他們對提高失敗率著迷到了令人難以置信的地步。以至於托馬斯·華生在一次訪談中,被問到他的其中一位員工因為失敗導致公司損失了約40萬或60萬美元時,他說:“你要解僱他嗎?”他回答:“解僱他。我剛花了40萬美元來培訓他。”
“
然後當我查看亞馬遜的股東信時,裡面說的也是同樣的事情。杰夫·貝佐斯寫道:「我們必須成為地球上最好的失敗場所。」然後他繼續說,在生活中,這不是關於完善那完美的揮桿,而是你揮桿的次數。因為就亞馬遜而言,你永遠不知道 endless.com、火焰手機(fire phone)或 a9.com 這些已經進入墳墓的案例。但你知道 AWS,它將為他們每年帶來 700 億美元的收入。所以他基本上是這麼說的,用棒球的比喻來解釋:在棒球中,你揮桿,可能會打出一支好球,得到四分,但在生活中,你揮桿,打出一支好球,你可以真正改變你的生活。因此,這真的就是確保你在不斷揮桿。
是的。我是說,布萊恩特(Bryant)說的,我很喜歡這句話,可能我會有點斷章取義。但他說,不論你贏還是輸,如果你贏了,那很好。但你還是得在第二天醒來再次經歷這個過程。如果你輸了,這很糟糕,但你仍然需要起床重新開始這個過程。正是這種願意去做的心態……有人說,自信是願意在不確定中前行。我真的很喜歡這句話,因為這正是你追求任何大目標的基礎。沒有任何確定性。你不能在生活中保證任何事情。所以我們可以說失敗是重要的。但當你真正身處那一刻時,你不會想,「是的,這次失敗太棒了,我喜歡這個。」這非常有壓力而且很糟糕。這真的非常糟糕。但我可以告訴你,在大多數情況下,我生活中最好的東西來自我生活中一些最糟糕的事情。如果我不願意嘗試並不斷重新進入這些情況,我可能得不到一些美好的事物。無論你贏還是輸,你仍然要起床重新開始這個過程。但如果你停止這個過程,如果你停止嘗試,如果你停止走這條路,那才是真正的失敗。
我認為很多這些,比如回到飲食的問題,許多飲食破解和類似的東西,是人們試圖捷徑那個痛苦的過程。但正是這個過程讓你獲得了解自己和實際滿足感的機會。這就引出了 Zempec 的話題,因為顯然這是目前飲食的一個熱門主題,我們在談論所謂的捷徑。你對 Zempec 的看法如何?好吧,我想我會給出一個非常平衡的觀點。總體上,我認為這是有好處的。原因如下。回到 100 年前、200 年前等,很少會見到肥胖的人,對吧?那時我們沒有辦法接觸到如此容易獲得、能量密度極高的食物。即使回到 60 年前,如果你想吃蛋糕或餅乾,你必須去烘焙店。那裡是有進入的障礙。現在,我們被無限、廉價、高熱量、可口的食物包圍,24/7 隨時可得。而我們知道,傾向於變得肥胖的人對食物的獎勵反應更強。所以這裡真正困難的部分,就是如何將它與成癮聯繫起來。所以想像一下,如果你是一個賭博成癮者,我說,我們不希望你賭得太多,但你每天得賭幾次;我們不想讓你喝酒,但你每天得喝幾次;你知道的,不要吸毒太多,但你每天得吸幾次。
我是說,對於食物成癮的爭論,人們在討論,是否真的存在食物成癮,或者並不存在。但是想像一下,成為那個在胃口調節上掙扎卻又知道自己必須進食的人。你不能選擇不吃。所以我認為如果我們看一下 Ozympic 實際的數據,背景生化方面是 GLP-1 仿製品。GLP-1 是一種由你的腸道在進食後分泌的激素,作用於消化系統告訴你你已經吃飽了,同時也作用於大腦告訴你你已經飽了,從而減少你的食慾。這些東西非常有效。我們在研究中看到,平均體重減少約 15% 到 20%。所以幾乎是有史以來最有效的抗肥胖治療。現在,GLP-1 本身的半衰期只有幾分鐘,但他們已經修改了這種蛋白質,使得它的半衰期長得多。所以它有機會在更長的時間內作用於大腦和腸道。而且同樣非常有效。
那麼,可能的副作用是什麼?那麼這對身體有什麼影響?他們延長了那種蛋白質的半衰期,這意味著我能夠更長時間感到飽滿?喔,是的。所以我不會感到餓。是的。事實上,它可能是一種非常強大的效果。很多人會覺得幾乎噁心。你聽說過,每種藥物都有副作用,對吧?有些人起初會有噁心、嘔吐之類的情況。隨著時間的推移,這種情況往往會減少。但是在經驗上,我與一些使用過這藥的人交談過,他們說,有人甚至在停止使用之後,最好的描述是,「我不再感到食物的困擾了。我不再總是考慮食物了,或者我不再像以前那樣頻繁地思考食物了。這讓我冷靜下來了。」即使在他們停止之後。對某些人來說,甚至在他們停止使用之後。所以或許大腦化學方面有一些長期的變化,我們並不確定。或者可能是因為他們減少了體重而變得更有自信,因為這並不會提高你的新陳代謝。這是一個值得注意的地方。所以我聽到一些人說,「你知道,我的代謝很慢,所以我必須服用 Ozympic。」我說,「好吧,你可能會失望,因為它是作用於食慾的方面。」
「所以有些人會說,『好吧,反對我說法的聲音是:‘他們可以選擇少吃些。’』對吧?但如果這麼簡單,人們就會這樣做了。因此,對於這種藥物的一些批評是,『我們看到很多瘦體重的流失。』我不知道你是否聽過這種說法。有人這麼說過。我不認為這是一個像某些人所想的一樣的擔憂。原因在於,大多數這些與GLP-1類似物的研究中,受試者並沒有進行抗阻訓練。所以如果你看那些沒有進行抗阻訓練的人,他們只是飲食控制,而不是達到他們正常的蛋白質攝入,且蛋白質攝入並不高,你會看到他們減重的30%到40%來自於瘦體重。而Ozympic的數據正好在這個範圍內,這是有道理的,因為他們攝取的熱量較少。如果他們沒進行抗阻訓練或攝取高蛋白,再加上他們感到非常飽脹,這使得高蛋白食物變得難以攝取,因為蛋白質往往會讓人感到非常有飽足感。因此,我不認為這樣會讓瘦體重的流失風險更大。我認為可能會成為問題的是,如果人們感到如此飽脹,他們可能不會選擇最有益的食物選擇,因為他們會感到飽。如果他們最終吃的更少,少於正常飲食的食物,那些高熱量和高口感的食物,而且不修改自己的習慣,當他們停止用藥時,他們可能會容易再次增加體重。因此我認為如果我必須選擇的話,我是贊成這些藥物的。只是說它應該與營養諮詢和生活方式的改變一起進行,對吧?像是鼓勵人們鍛煉,教育他們選擇健康飲食。因為我認為這對很多人來說是一個很好的選擇。
你認為有足夠的數據,特別是當我們談到Ozympic的長期影響時嗎?因為我在生活中信奉的一件事就是沒有免費的午餐。對我來說,這聽起來太像免費的午餐了,你知道嗎?所以我會這麼說。我們沒有,至少沒有10年或20年的長期數據。有些人說過,這有甲狀腺癌的風險。我是說,我認為那是來自某種老鼠研究,他們使用的劑量比正常的高得多。我總是告訴人們,非常小心,少於50%的動物研究最終轉化為實際的人類結果。我們早前說過,沒有解決方案,只有權衡。
是的,是的。
所以可能有一些副作用,某些下游影響可能會有負面影響。如果它能幫助某人減掉50、100磅,我仍然會認為這是淨正面的,對吧?如果能通過飲食和運動來達到,可能會更好,但大多數這些人無論如何也不會達到,或者對他們來說會非常、非常艱難。有趣的是,很多健身行業的人非常反對這種藥物,然後他們告訴你可以在他們的個人資料中用折扣碼購買的脂肪燃燒劑。我就想,等一下,這數學對我來說不成立。所以你的脂肪燃燒劑可能根本不管用,這種有效的藥物卻不行。讓我說得通。
你怎麼看健身行業?
我對它有愛恨情仇。健身行業的主要問題有幾點。首先,基本上不存在入行的門檻,對吧?如果你想成為一名醫療專業人士,入行有一些障礙,對吧?你得付出一些努力,任何人都可以稱自己為健身教練,完全沒有障礙。而且任何擁有六塊肌的人都會吸引到不少客戶,因為就我發現,科學的吸引力遠遠不如,嘿,來看我。你知道,有趣的是,我在力量舉重中上升了一個體重級別,達到了105公斤級,這是231磅。現在,我231磅並不是很胖,但我迅速增加了體重,對吧?我的臉會變得相當,事實上,這裡有一個漂亮的鬍鬚是有原因的,因為這對男性來說就像化妝品,對吧?它掩蓋了我的圓潤臉頰。我的視頻上的評論實在很有趣,實際上我賣的東西也變少了。然後當我在力量舉重時降低體重,變得更加精瘦時,我賣的東西卻變多了。我想,這真是太奇怪了。我的知識並沒有任何不同,還是同一個人。當我231磅的時候可不是故意的。我並不是不小心變成那樣的,也不是說我忘了怎麼做營養,對吧?但如果你是個普通人,對健身一無所知,面前有兩個個人訓練師,你會選擇看起來更好的一個。你會去找那個你想說:我想看起來像那樣的人。這是很棘手的,這是一個非常困難的事情。我想說的是,人們經常問我,個人訓練師是否需要外表符合職業形象?你認為醫療專業人士是否需要符合職業形象?我說不,但人們喜歡看到應用。我確實認為能夠告訴客戶我參加過健美比賽和力量舉重比賽以及做過所有這些困難事情,是很有價值的。我會說,嘿,我永遠不會要求你做我沒有做過或不願意自己做的事情。對吧?我們早前提到,人類並不理性,而是情感和非理性的。為了節省心理能量,其實有趣的是,我讀到了一項老鼠研究。我不需要老鼠研究,大多數我的研究都是在老鼠身上進行的。但這恰巧展示了大腦如何運作。他們把一隻老鼠放進迷宮,迷宮的末端放了巧克力。老鼠第一次走過迷宮時,大腦就像快瘋了一樣。第二次走過同樣的迷宮時,腦部幾乎沒有活動。它的活動已經下降,變成了自動駕駛。」
這項研究接著談到我們總是在尋找決策的捷徑。我想告訴大家的是,你永遠無法關掉你的大腦,對吧?真的。這很難。很難辨別誰真的懂他們在談論的內容。我的意思是,我會上這個播客,然後人們會說,那這個人呢?這個人有博士學位,有這個那個,這也是我為什麼開始我的研究回顧的原因之一,我每個月都與我的團隊一起審查研究,並試著將其轉換成通俗易懂的語言,因為我確實看到了這樣的一個缺口,對吧?試圖建立這座橋樑,因為對於普通人來說,真的很難知道。而且,其實我錯過了一個話題,如果你我是在進行交談,當我們在討論某個特定主題時,我們會很快意識到我們中間誰對該主題更瞭解或是差不多,對吧?很快就能判斷出來。就好比如果我們在談論投資、如何創辦公司和行銷,那你就是專家,對吧?來到營養方面,希望我知道自己在說什麼,但你不會牽著我。對。但是我們真的很糟糕的是,如果兩個人對某個話題有不同的看法,而這兩個人對該主題的了解都超過我們的話,我們幾乎無法分辨誰對誰錯。
讓我們談談Zoe,你可能聽過這個品牌,因為這個播客的反響,我也是該公司的投資者。你們都知道健康是我最關心的事情。Zoe的成長故事至今都是不可思議的。他們在科學上達到了一個我從未見過的規模。因為他們的會員以及最近的研究突破,他們現在可以繼續提供市場上最科學先進的腸道健康測試。之前,這個測試讓他們能夠分析你腸道內的30種細菌。但現在,感謝新的科學,他們已經確認了100種細菌。這是一次巨大的進步,市場上根本沒有任何可以相提並論的產品。
如果想知道更多並開始你的Zoe之旅,請訪問zoe.com/steven。你可以使用我的獨家代碼ceo10來享受9折優惠。別告訴其他人。這只是給你們的。今天我們還沒有談到的最重要的事情是什麼呢?哇,我覺得我們觸及了很多內容。但是讓我們快速談談抗阻訓練。很多人認為抗阻訓練只是為了虛榮和肉頭。而我們現在看到抗阻訓練降低了癌症風險,降低了心臟病風險,顯著降低了肌肉萎縮、跌倒和骨折的風險。人們談論鈣、維他命D。你可以做的改善骨密度的最佳單一方法就是抗阻訓練。你會聽到人們說:“我40歲了,我50歲了,我60歲了。” 其實這並不重要。你依然可以增長肌肉。事實上,就在我讀博士的街對面,他們用了一群基本上虛弱的老年人,這些人坐下和站起來都有困難,讓他們參加一個我想說是16周的計畫。對他們來說,抗阻訓練開始時是用高凳做深蹲,然後他們慢慢地將高度降低,有些人還開始使用重物。這些老人都看到了他們的肌肉量有顯著增長。所以即使隨著年齡增長,你依然能夠增長肌肉。其實,在社交媒體上另一位不錯的營養專家Alan Aragon,他最近發佈了一段視頻,展示了他父親做著高達50磅的酒杯深蹲,他父親已經超過80歲。通過抗阻訓練,無論年齡,所能改善人們的生活質量都是巨大的。
你知道我覺得什麼嗎?我想,我得誠實講。今天早上我起床時,下背部有點疼。我記得當時的第一個想法是,哦,天啊,我變老了,這就是原因。我想到,哦,我可能應該質疑這個想法,因為這在某種程度上是一種自我實現的預言。如果你開始看到自己變得不那麼靈活、不那麼有彈性,你的腦袋就會將其視為衰老的必然結果。因此你就什麼都不做,結果情況就更糟。實際上,另一個想法進入了我的腦海,就是,好的,去健身房訓練你的下背部來增強它。醫生們傳遞的最具破壞性的訊息之一就是,當人們在某個部位感到疼痛時,他們告訴他們停止活動。隨著年齡增長,你會遇到疼痛。你可以選擇在疼痛中變得強壯,或者在疼痛中變得虛弱。我愛我的爸爸,他是一個很棒的人,但非常久坐不動。他有非常嚴重的坐骨神經痛,沒有舉重。但如果你舉重,實際上已經顯示出可以減少背部的疼痛,整體來說。像我這樣,幾乎在提舉汽車,是的。很有趣,我每周都會發佈我舉重的視頻,只是因為大多數人對我的舉重並不感興趣,他們只想從我這裡獲取資訊。而評論總是會問:“這樣對你的下背部不好嗎?”或“這會不會……”他們會說:“你有這麼多傷病。我已經做了25年了。給我看一下一位參加過兩代以上高水平競賽運動員,他也沒有一串傷病和疼痛。”泰格伍茲揮舞高爾夫球桿,他有各種背部問題、膝蓋問題和腿部問題,對吧?活動就是良藥。
是的,如果你是在非常高的水平上進行運動,運動員們,為了在最高水平的鍛煉中進步所需的劑量,總是會碰觸到可能會造成受傷的邊緣,因為你會到達一個階段,你根本無法從那個狀態中恢復過來。這就是為什麼如果你仔細查看實際上如何預防受傷,並不是拉筋,也不是關節活動性訓練,也不是熱身,而是睡眠和心理壓力的減少。這兩者是主要的驅動因素之一,還有適當的負荷管理。我們可以深入探討痛感科學。但其中一個非常有害的觀念是,“好吧,我拍了MRI,發現我有椎間盤突出,所以我再也無法舉重了。”如果你想像我現在的下背部,我向你保證,我有椎間盤突出和椎間盤脫出。我肯定有,但我沒有疼痛。有一項研究表明,40歲以上的無症狀人群中幾乎一半有椎間盤突出或椎間盤脫出。因此,我們形成了一種模型,就是“如果你有疼痛,你一定有損傷。如果你有損傷,你一定有疼痛。”實際上並不是這樣。我是說,看看那些失去四肢的人。他們不僅在殘肢上感到疼痛,還會在之前的肢體部位感到疼痛。他們感知到疼痛。疼痛在心理體驗和實際組織受損的體驗上是一樣的。而當你感受到多年來的疼痛時,你的組織對大多數情況來說在六到十二個月內會癒合。但如果你仍然感受到疼痛,那是因為你對那個特定區域產生了敏感性。因此,對於疼痛而言,最糟糕的事情之一就是變得不活躍。但醫生和骨科醫生這樣做的原因,直截了當,就是出於責任保險的考量。因為如果有人說:“你有疼痛,但你其實可以恢復訓練,然後在你的舉重上稍微減少,然後逐步回升,你可能會好起來。”那麼如果他們在訓練過程中受傷,猜猜誰會抱怨醫生?給他們一顆星的評價,說:“他們讓我背部受傷。”但如果你看看這些資料,整體來看,抗阻訓練會減輕疼痛。我想要像你的肌肉一樣增強肌肉,Lane。我想要像你的那樣的肌肉。關於我健身方式的問題,這算是一點實用的建議。是否需要訓練到失敗才能增強肌肉,使它們像你的肌肉那樣?這是個好問題。所以如果我說“像我這樣增強肌肉”,你應該怎麼做呢?把你的二頭肌舉起來三個小時?每天三個小時,你知道的。我們可以使用人工智能來讓它們縮小嗎?Stephen在播客中擁有最大的手臂。對於增強肌肉而言,我們認為最近十年來肌肉肥大研究的數量相比之前絕對是爆炸性的增長,而肌肉肥大就是我們所談論的肌肉生長。它似乎的原因是所謂的機械張力。所以只需在肌肉上施加大量的張力,因為現在我們實際上有研究出來,我們進行力度拉伸,他們真的看到了持續的硬拉伸會增加肌肉生長。有一項研究是針對小腿肌肉的。他們把小腿放進一個裝置中,基本上是在拉伸小腿並保持那個姿勢。我記不清具體持續時間,但確實是很長的時間,對吧?他們將這與傳統的抗阻訓練進行比較。那次拉伸非常痛苦,我記得他們說大概是七到八或九分的痛苦程度。儘管如此,他們的肌肉增長竟然與每週進行三次小腿訓練的人相當。我想他們每天都在進行這些拉伸,所以這來得相當激烈。但這真的很有趣,對吧?因為即使你沒有重物,你仍然可以通過拉伸來創造那種張力,對吧?不過,這種拉伸並不是傳統的拉伸方式,這相當激烈,也相當痛苦。我認為抗阻訓練也許是一種更實用且更有趣的方法來達成這一點。但在機械張力的角度來看,確實能最大化肌肉增長。因此,我們總是要小心,因為很多東西都可以導致肌肉增長。但如果我們談論的是絕對最大化肌肉增長,那麼你必須接近自願性失敗,這基本上就是如果我在做二頭肌彎舉,或者也許是臥推,更好的例子。當我在做次數的時候,最終就失敗了,對吧?研究表明,你不必到達失敗的地步,但你必須接近,只差一兩次吧?如果你從未訓練至失敗,其實很難知道那是什麼感覺。因此,在研究中,當他們讓初學者和中級選手訓練時,詢問他們,“嘿,你能再做幾次?”他們的估算通常會少個五次。尤其在單獨訓練時,像臥推這種,如果我失敗了,後果是很尷尬的,所以我會給自己留三次的緩衝,以免讓自己尷尬。正是如此,機械張力似乎是累積的。我的意思是說,如果僅僅是為了施加最大的張力,那麼你就可以把杠鈴加到最大,然後做一次對吧?所以它在整組中是累積的。現在,我喜歡的方式是將強度視為藥物,而接近失敗的高強度組數則是劑量。當你第一次開始時,你可以在非常低的劑量上獲得效果,因為你的身體實際上什麼都沒做。它會從任何事物中生長。
隨著你的進步,我是說,記得你第一次開始舉重的時候,每週都是增加五磅或十磅,對吧?像時鐘一樣準時。可是,最終你無法再這樣增加了,對吧?但你通常仍然可以增加重複次數,對嗎?使用同樣的重量。那麼,最終你也無法再這樣做了。所以你該如何繼續進步呢?你可以增加更多的高強度組——你所說的高強度組是什麼意思呢?就是訓練量。因此舉個例子,如果我再次以臥推為例,我假設我做三組接近失敗,然後最終停滯不前。我可以再增加一組。這仍然是另一種形式的漸進式超負荷,對吧?因為再次強調,機械張力是累積的。我是說,在抗阻訓練領域對此有一些爭論,但在大多數專家中,普遍認同的是相對於較低的訓練量,更高的訓練量能夠改善肌肉生長,這意味著更多的高強度組。而且機器和自由重量似乎也沒有太大差別,能引起平等的肌肉生長。所以在增肌方面,有很多選擇。如果你在做某件事時感到痛苦,比如關節痛、下背痛,試試別的東西。這對我來說真是好消息。蘭恩,我們在這個播客上有一個結尾的傳統。
好吧。最後一位嘉賓會留一個問題給下一位嘉賓,不知道他們會留給誰。而留給你的問題是…哦,我喜歡這個。我知道我的問題會是什麼。你的問題真的很難。好吧,我不會看到,直到我打開這本書,但傑克在我問這位嘉賓之前偷看了一眼。是任何人嗎?不,其實不是安迪。因為他們之間有一個人,而這位人士就是留給你的問題。這是一個非常困難的問題,我認為。你有沒有待在一段傷害你的關係中?為什麼?是的,因為很多原因,一個是他人的看法,我感覺自己必須讓它成功。另一個原因是因為一些欺凌的殘留影響,我發現自己在私人關係中非常難以信任自己。我很容易被說服,把所有的問題都歸咎於自己。我可不是說我從來不是問題的根源,因為我確實犯過很多錯誤,在私人關係中,我也有自己的一些毒性行為,我知道我存在。但是,是的,我確實在一段關係中待得太久。我認為對我來說以及對很多人來說,最難的事情之一就是知道何時該放手,何時該堅持下去。我不認為有人有明確的標準,但對我來說,待在裡面是不信任自己,不信任自己的直覺,感覺自己必須讓這一切成功。因為孩子們,或因為這個或那個,因為許多原因。再說一次,我不覺得自己是一個關係專家,但我已經接受了八年的治療。我有一位好朋友,約翰·德隆尼,他在這方面是專家,而且非常少見的是,一段關係的破裂僅僅是因為一個人。通常都是一種動態關係。但我認為,弄清楚這一點是最困難的事情之一。什麼時候是時候,因為我們談到了不放棄,這些事情,但有時候不放棄並不意味著放棄,而只是轉向可能更好的事情,對吧?並從發生的事情中學習。而是的,這是一個非常棘手的問題。我確實在某些事情上待得太久。不僅僅是浪漫關係,還包括商業夥伴關係、友誼,其中變得極度有毒。而且,我認為之後最難做的事情之一就是回顧過去,看看我對此貢獻了什麼?
蘭恩,在我的生活中,我失去了很多人。我在這個過程中失去了很多人,從祖父母、朋友,到我年輕時候的那位類似代理母親的女士,她在一次摩托車事故中去世。只有在那些時刻,你才會感到所有你應該說而卻未說的遺憾。你希望能夠回去。對於像我這樣的人,或者也許跟你有些相似的人,曾經在表達情感上有過掙扎,我們可能會有最大的遺憾,因為我們發現很難在有機會的時候告訴這些人。所以我對你最後的問題,這也是我自己的問題,如果現在你可以給你的孩子們發一條信息,我也會讓你給你的祖父和父親發一條信息。如果這是你將要說的最後一句話,你會說什麼?好吧,對我的孩子們,我會說,當然,我愛你們勝過一切。你們,該死,你們填滿了我的一生,我不知道自己有多需要。而且我希望我能回去做很多事情都不一樣。但我愛你們勝過一切。我不在乎你們的人生怎麼樣。找到你們喜愛的事情,並且對世界有積極貢獻,去做那件事,並努力讓別人的生活變得更好。對於我的父親,我會說,謝謝你,不跟隨你父親的腳步,不在那場野火面前站出來,說不在我的看管之下。抱歉。你知道,我的父親不是完美的,但我媽媽和爸爸都是非常好的人。而且,他們在健康問題上有過一些掙扎。如果我可以說一件事,那就是,謝謝你一直相信我,總是在我背後支持我,接受我這個樣子。在某種程度上,我覺得他們是唯一接受我的人。他們從未對我的人生目標施加期望,當我告訴他們我想進入健美運動時,他們就像,哦,這似乎很奇怪。
但好吧,當我第一次參加健美比賽時,他們是那裡最響亮的支持者,你知道嗎?在2022年我贏得世界冠軍的時候,我正經歷人生中非常艱難的時期。這基本上是離婚的前期,那些混亂的事情剛剛達到高潮。我媽給我打電話,她們和我的孩子們正在網上觀看。我媽就說兒子,你到底是怎麼做到的?在你生活中發生這麼多事情的情況下,你怎麼做到的?你知道,他們一直是我最大的支持者,即使在他們不理解的時候,我媽不懂我在學什麼,你知道的,每次都問,你又在學什麼?但是,她參加了我的博士學位口頭報告,還有我成長過程中每一場棒球比賽我媽都在場。爸爸經常在外面,但是,他能參加的事情他都會去。我知道,他們為我付出了很多。我知道,我是被愛的。因此,如果要對他們說什麼,我只想說謝謝你們所做的一切。當我有孩子的時候,約六週後,我給我媽打電話,說天啊,你為我做了這麼多事情,而我卻讓你經歷了這麼多困擾,我真的很抱歉,所以,是的,他們真是太棒了。如果我可以對我祖父說什麼,我會說,天啊,有人前幾天問我,我願意為與我祖父多待五分鐘而付出任何代價,問他很多我不知道的生活問題,因為那個人真的是智慧的化身,但如果要說什麼,我會說謝謝你為你的家人所做的一切。你知道,我的祖父去世時,這是一位在五十多歲就第一次心臟病發作的人,那時是1970年代末,開心臟手術就像是木匠手藝,他的預期壽命當時我想只有五年。他參加過二戰中最致命的戰鬥——“巴爾的摩之戰”。還有一個故事,我忘了他在什麼國家,但他本來第二天就要休假,而一隊車隊正在通過,正好是要去他要去休假的地方,距離前線不遠。他的指揮官說,嘿,為什麼不今天就去呢?那晚,一名德國士兵從那裡投下了手榴彈,殺死了他的整個單位。抱歉,真的,沒想到我會在這個播客上哭,太多了。他說,在那天之後,我就覺得我生活在借來的時間裡,在我看來。因為他覺得自己本該在那邊。他說,每天我都起床,看看訃告,如果我不在裡面,我就覺得我又多活了一天。他經歷了三次心臟病發作,三次開心臟手術,兩次中風。他還被一艘船壓到,這是一個長故事。因此,我們總是笑說他有九條命。而每當他在臨終之際的時候,我們差不多提前六周就知道了,他基本上是多系統衰竭,基本上是老死。當時我20歲,抱歉,22歲,但我從來沒有想到,死亡這個問題是如此重要。他正好以你想要的方式走了,因為他在舒緩醫療中,所以他是在家裡。家人都圍著他。而且他是我認識的最有趣的人。我走進去,所有座位都坐滿了。他還能清晰地交談。我問他,因為他有個小型便桶,他已經使用過,所以座位是放下來的。我問他,我可以坐這裡嗎,因為我想坐在他旁邊。他說,行,你不能把這個堵住,因為我在家裡是因為堵塞馬桶而出名。所以即使在臨終之際,他也還在開玩笑。就連醫生告訴他,嘿,你大概還有六周的生命時,醫生說,嘿,我們知道你是器官捐贈者,但我們的確無法用上任何東西,基本上都不太好。你有興趣把你的身體捐給醫學生作為屍體嗎?他說,我一直想上醫學院,我想這是我現在唯一能去的方式。所以他對生活總是有這麼好的看法,當他去世時,我還記得,抱歉,我記得我媽看著他說,沒關係,爸爸,沒關係,我們會沒事的。我甚至沒有感到悲傷,因為我想,他這個人,從生活中榨取了所有的一切,擁有了一個美好的家庭,還有這麼多人愛他。如果我能對我的家人產生那樣的影響,即使是影響一半,對我來說就是很有價值的。所以我只想對他說,謝謝你成為一個靈感。
Lane,你一直是這樣。你對數百萬人的生活產生了影響。我想回想那個五歲、六歲、七歲的小孩,我想起你說過的,那就是奮鬥著從中走出來,你奮鬥著從所有的困境中走出來,如今以同樣的誠信和拼搏精神去激勵和影響數百萬人。你和你祖父有著如此相似的品質。很有趣,因為當你經歷那些品質時,我在每一個人身上都看到了你的一部分。我想這是對他們的讚美,但也同樣是對你自己的讚美。我知道如果你的祖父在這裡,我相信他在看著我們,開著玩笑。但我相信他會對你所做的工作感到非常驕傲,並且會繼續做這些事情。所以非常感謝你今天的分享。
謝謝你,
特別是感謝你的誠實與坦率,因為你無法想像你那一面,對於缺點的誠實以及對自我的細緻描述,對數百萬人的生活會有多大的影響。
能有這次對話讓我感到更加富足。所以謝謝你,Lane。
謝謝你。我從未在播客中這樣哭過,但實際上,這有點如釋重負。
在談話過程中,我思考了許多不同的事情。所以謝謝你邀請我參加。
[音樂]
CrossFit vs. marathon running? Yoga vs. pilates? Does the fitness world always have to be a battleground, or is there a middle ground that everyone can agree on?
Dr. Layne Norton is a former powerlifting champion and professional bodybuilder. He is the founder of Biolayne LLC and the co-founder of Carbon Diet Coach.
In this conversation Layne and Steven discuss topics such as, the truth about calories, sugar addiction, growing muscle three times faster, and why people can’t lose weight.
(00:00) Intro
(02:04) Making Fitness Accessible to Everyone
(13:46) My Bullying Experiences Is My Driver to Help People
(16:39) How to Overcome Our Food Addiction
(14:39) Finding the Psychological Ways That Stop Us from Achieving What We Want
(18:02) How to Build Motivation and Discipline
(24:33) Setting Big Goals Stop You from Achieving Them
(27:14) The Psychology of Taking Small Steps Really Work
(29:23) What Takes for a Person to Decide to Lose Weight or Go to the Gym?
(35:00) Calories In/Calories Out
(37:53) Thermic Effect of Food
(41:49) Metabolic Adaptation
(44:02) Can You Lose Weight in Calorie Surplus?
(52:58) Artificial Sweetness
(59:49) Is Sugar Addictive?
(01:06:07) Craving Sugar
(01:08:02) How Sweeteners Affect Our Gut
(01:09:16) What Supplements Do You Recommend?
(01:14:25) Whey Protein
(01:18:03) Caffeine
(01:19:08) Intermittent Fasting
(01:20:16) Does Fasting Help When You’re Ill?
(01:24:24) Can You Lose Belly Fat?
(01:27:40) Is Exercise Useful for Weight Loss?
(01:30:40) Exercising Helps Having a Balanced Diet
(01:35:07) Keto Diet
(01:39:21) Fat Loss and Fat Oxidation
(01:41:55) The Importance of Failure in Success Rate
(01:49:53) Ozempic
(01:53:10) What Are the Downsides of These Drugs?
(02:00:36) What Do You Think of the Fitness Industry?
(02:08:05) Resistance Training
(02:09:16) How to Grow Big Muscles
(02:17:21) Last Guest Question
Follow Layne:
Twitter – https://bit.ly/4ch4nA0
Instagram – https://bit.ly/3PlE0PI
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/3kxINCANKsb
Follow me:
https://beacons.ai/diaryofaceo
Flight Fund:
http://www.flight-fund-manager.seedrs.com
Sponsors:
Vodafone V-Hub: https://www.vodafone.co.uk/business/sme-business/Steven-Bartlett-Digital-SOS?cid=psoc-ent_li_ebu_/brnd/Stevenbartlett01/aws/11.23/SB
ZOE: http://joinzoe.com with an exclusive code CEO2024 for 10% off
Studies mentioned in the episode:
Obesity Risk for Female Victims of Childhood Sexual Abuse: A Prospective Study:
Successful weight loss maintenance: A systematic review of weight control registries:
https://pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/32048787/
Creatine for the Treatment of Depression:
https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC6769464/
Discrepancy between self-reported and actual caloric intake:
https://pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/1454084/
Non-nutritive sweetened beverages versus water after a 52-week weight management programme: a randomised controlled trial:
https://www.nature.com/articles/s41366-023-01393-3
Short-term consumption of sucralose with, but not without, carbohydrate impairs neural and metabolic sensitivity to sugar in human:
https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC7784207/
A randomized controlled trial to isolate the effects of fasting and energy restriction on weight loss and metabolic health in lean adults:
https://www.ncbi.nlm.nih.gov/pmc/articles/PMC7784207/
Evidence for sugar addiction: Behavioral and neurochemical effects of intermittent, excessive sugar intake:
https://www.sciencedirect.com/science/article/abs/pii/S0149763407000589
The NutriNet-Santé Study
https://classic.clinicaltrials.gov/ct2/show/NCT03335644
Relation between caloric intake, body weight, and physical work: studies in an industrial male population in West Bengal:
https://pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/13302165/
GLP-1 Receptor Agonists and the Thyroid: