Optimal Protocols for Studying & Learning

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:04 Welcome to the Huberman Lab Podcast, where we discuss science and science-based tools
0:00:06 for everyday life.
0:00:13 I’m Andrew Huberman, and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology at Stanford
0:00:15 School of Medicine.
0:00:18 Today we are discussing how to study and learn.
0:00:24 That is, what the scientific data say is the best way to study in order to remember information
0:00:29 and to be able to use that information effectively in different areas of your life.
0:00:33 So for those of you that are still in school, this could be any stage of school, today’s
0:00:36 discussion will be very useful for you.
0:00:40 However, even if you are not formally enrolled in any kind of school at the moment, today’s
0:00:46 discussion will also be extremely effective for you to be able to study and learn better
0:00:52 information from, say, the internet or podcasts or any area of your life where you are seeking
0:00:56 to learn and use new knowledge.
0:01:00 Now one of the most important things that you’re going to learn today is that learning,
0:01:04 that is the best learning practices, are not intuitive.
0:01:11 So before we dive in, keep in mind that whatever you believe about how best to learn for you
0:01:13 is probably incorrect.
0:01:18 And I confess this was humbling for me as well when I started to dive into this literature
0:01:23 because as somebody who was a student for many years and in some sense still considers
0:01:28 himself a student of science and health information because of this podcast, and certainly as
0:01:32 somebody who still teaches university courses, both to medical students and graduate students
0:01:37 and to undergraduate students at Stanford, I thought I understood the whole teaching
0:01:42 and learning process, but I too learned that it is anything but intuitive.
0:01:49 In fact, most of what we believe about the best ways to study are absolutely false.
0:01:52 Fortunately today, you will learn the best ways to study.
0:01:56 Turns out there’s a rich literature on this dating back well over a hundred years and
0:02:00 the data are absolutely fascinating and incredibly actionable.
0:02:04 It’s incredibly interesting how the fields of education, the fields of psychology and
0:02:10 the fields of neuroscience have now come together to define the optimal strategies to study
0:02:11 and learn.
0:02:15 Before we begin, I’d like to emphasize that this podcast is separate from my teaching
0:02:17 and research roles at Stanford.
0:02:21 It is however part of my desire and effort to bring zero cost to consumer information
0:02:24 about science and science related tools to the general public.
0:02:28 In keeping with that theme, I’d like to thank the sponsors of today’s podcast.
0:02:30 Our first sponsor is AteSleep.
0:02:35 AteSleep makes smart mattress covers with cooling, heating and sleep tracking capacity.
0:02:39 I’ve spoken many times before on this podcast about the critical need to get sleep, both
0:02:41 enough sleep and enough quality sleep.
0:02:45 Now, one of the key things to getting a great night’s sleep is that your body temperature
0:02:49 actually has to drop by about one to three degrees in order for you to fall and stay deeply
0:02:50 asleep.
0:02:54 In order to wake up feeling refreshed, your body temperature actually has to increase
0:02:56 by about one to three degrees.
0:03:00 One of the best ways to ensure all of that happens is to control the temperature of your
0:03:03 sleeping environment and with AteSleep, it’s very easy to do that.
0:03:06 You program the temperature that you want at the beginning, middle and the end of the
0:03:10 night and that’s the temperature that you’re going to sleep at and it will track your sleep.
0:03:14 It tells you how much slow wave sleep you’re getting, how much rapid eye movement sleep
0:03:18 you’re getting, which is critical and all of that also helps you dial in the exact parameters
0:03:21 you need in order to get the best possible night’s sleep for you.
0:03:24 I’ve been sleeping on an AteSleep mattress cover for well over three years now and it
0:03:27 has completely transformed my sleep for the better.
0:03:32 AteSleep recently launched their newest generation pod cover, the Pod 4 Ultra.
0:03:37 The Pod 4 Ultra cover has improved cooling and heating capacity, higher fidelity sleep
0:03:42 tracking technology and the Pod 4 cover has snoring detection that will automatically lift
0:03:45 your head a few degrees to improve airflow and stop your snoring.
0:03:50 If you’d like to try an AteSleep mattress cover, you can go to AteSleep.com/huberman
0:03:53 to save $350 off their Pod 4 Ultra.
0:03:59 AteSleep currently ships to the USA, Canada, UK, select countries in the EU and Australia.
0:04:03 Again, that’s AteSleep.com/huberman.
0:04:06 Today’s episode is also brought to us by BetterHelp.
0:04:10 BetterHelp offers professional therapy with a licensed therapist carried out entirely
0:04:11 online.
0:04:14 I’ve been doing weekly therapy for well over 30 years.
0:04:15 Initially, I didn’t have a choice.
0:04:19 It was a condition of being allowed to stay in school, but pretty soon I realized that
0:04:22 therapy is an extremely important component to overall health.
0:04:27 In fact, I consider doing regular therapy just as important as getting regular exercise.
0:04:30 Now, there are essentially three things that great therapy provides.
0:04:34 First of all, it provides good rapport with somebody that you can trust and talk to about
0:04:37 the issues that are most critical to you.
0:04:42 Second of all, it can provide support in the form of emotional support or directed guidance.
0:04:44 And third, expert therapy should provide insights.
0:04:48 With BetterHelp, they make it very easy for you to find an expert therapist with whom
0:04:50 you have these critical components of therapy.
0:04:55 Also, because BetterHelp allows for therapy to be done entirely online, it’s very time-efficient
0:05:00 and easy to fit into your busy schedule with no commuting to a therapist’s office or looking
0:05:01 for parking or sitting in a waiting room.
0:05:08 If you’d like to try BetterHelp, go to betterhelp.com/huberman to get 10% off your first month.
0:05:11 Again, that’s betterhelp.com/huberman.
0:05:14 Today’s episode is also brought to us by Waking Up.
0:05:19 Waking Up is a meditation app that offers hundreds of guided meditation programs, mindfulness
0:05:21 trainings, yoga-needra sessions, and more.
0:05:26 I started practicing meditation when I was about 15 years old, and it made a profound
0:05:27 impact on my life.
0:05:32 And by now, there are thousands of quality peer-reviewed studies that emphasize how useful
0:05:37 mindfulness meditation can be for improving our focus, managing stress and anxiety, improving
0:05:39 our mood, and much more.
0:05:43 In recent years, I started using the Waking Up app for my meditations because I find it
0:05:46 to be a terrific resource for allowing me to really be consistent with my meditation
0:05:48 practice.
0:05:52 Many people start a meditation practice and experience some benefits, but many people
0:05:54 also have challenges keeping up with that practice.
0:05:58 What I and so many other people love about the Waking Up app is that it has a lot of
0:06:02 different meditations to choose from, and those meditations are of different durations.
0:06:06 So it makes it very easy to keep up with your meditation practice, both from the perspective
0:06:07 of novelty.
0:06:09 You never get tired of those meditations.
0:06:13 There’s always something new to explore and to learn about yourself and about the effectiveness
0:06:14 of meditation.
0:06:18 And you can always fit meditation into your schedule, even if you only have two or three
0:06:21 minutes per day in which to meditate.
0:06:25 I also really like doing yoga-needra, or what is sometimes called non-sleep deep rest, for
0:06:30 about 10 or 20 minutes, because it is a great way to restore mental and physical vigor without
0:06:34 the tiredness that some people experience when they wake up from a conventional nap.
0:06:38 If you’d like to try the Waking Up app, please go to wakingup.com/huberman, where you can
0:06:40 access a free 30-day trial.
0:06:45 Again, that’s wakingup.com/huberman to access a free 30-day trial.
0:06:49 Okay, let’s talk about how best to study and learn.
0:06:51 And of course, people have different learning styles.
0:06:54 Some people prefer to learn by reading.
0:06:55 Some people prefer to study in a group.
0:06:57 Some people prefer to highlight.
0:07:00 Some people call themselves auditory learners.
0:07:03 Other people consider themselves visual learners.
0:07:04 And guess what?
0:07:09 When one looks at the research on preferred learning styles, pretty much all of that melts
0:07:10 away.
0:07:16 It turns out that the best way to study and learn is defined not by the medium in which
0:07:20 that material arrives, whether or not it’s auditory or visual or combined, whether or
0:07:25 not you review slides or a textbook, or you watch small videos.
0:07:31 It turns out that the best way to study and learn is to access components of your memory
0:07:35 systems that offset forgetting.
0:07:39 This is a theme I’m going to return to over and over again throughout today’s episode.
0:07:45 Rather than think about studying to learn and retain information, I want you to think about
0:07:51 studying to offset the natural process of forgetting that everybody experiences when
0:07:57 they are exposed to new material of any kind, cognitive or motor learning, musical learning,
0:07:58 math, et cetera.
0:07:59 Okay?
0:08:01 So keep this in mind throughout today’s episode.
0:08:07 The best way to learn is to think about offsetting the natural forgetting of new information.
0:08:11 You’re trying to inoculate against forgetting.
0:08:12 That is the way to remember things.
0:08:15 That is the way to gain mastery over them.
0:08:21 And I’m going to teach you how to best do that using the data gleaned from the peer-reviewed
0:08:22 literature.
0:08:25 Now, before I do that, I want to talk about what learning is.
0:08:30 I promise to make this fairly brief because I’ve covered learning and so-called neuroplasticity
0:08:32 before on this podcast.
0:08:35 For those of you that have heard those discussions, this will serve as a refresher.
0:08:39 For those of you that have not heard those discussions, this will be thorough enough for
0:08:44 you to be able to digest all the rest of today’s information.
0:08:47 Neuroplasticity is this incredible feature of your nervous system, which of course includes
0:08:52 your brain and your spinal cord, which is the ability for your nervous system to change
0:08:54 in response to experience.
0:08:59 So any form of learning involves neuroplasticity.
0:09:05 We sometimes hear as neuroplasticity, two words, or neuroplasticity.
0:09:07 Those are the same thing, essentially.
0:09:12 The change that underlies neuroplasticity at the level of cells, which we call neurons
0:09:16 or nerve cells, generally involves three different mechanisms.
0:09:21 One is the strengthening of certain connections, what we call synaptic connections.
0:09:25 Synapses are the location between neurons where they communicate with one another.
0:09:27 It’s actually a gap between the neurons.
0:09:29 It is technically called the synaptic cleft.
0:09:30 It’s a gap.
0:09:35 And within that gap, chemicals are passed across that gap that allow one neuron to activate
0:09:41 other neurons or many neurons to activate many other neurons or to inhibit the activity
0:09:42 of other neurons.
0:09:49 So one form of neuroplasticity is the strengthening of connections between neurons.
0:09:54 Another form of neuroplasticity is the weakening of connections between neurons.
0:09:59 And yet a third form of plasticity, which is often discussed in the media, but is very
0:10:06 rare actually in the nervous system, especially the adult nervous system of humans, is neurogenesis
0:10:09 or the addition of new neurons.
0:10:13 Let’s just get this out of the way up front because the addition of new neurons, again,
0:10:19 grabs so much attention in media articles, but it’s responsible for a near-trivial amount
0:10:23 of the sort of neuroplasticity that is important for today’s discussion or, frankly, for most
0:10:24 all, discussions.
0:10:28 It is true you have a specialized set of neurons in your olfactory bulb that are responsible
0:10:33 for smell, as well as a specialized set of neurons in the so-called dentate gyrus of
0:10:38 your hippocampus, an area of the brain that’s important for memory, in which new neurons
0:10:41 appear to be added throughout the lifespan.
0:10:45 But this is not the major mechanism by which learning and memory occurs in humans.
0:10:50 Rather, the major mechanism by which learning and memory occurs in humans is the strengthening
0:10:56 of existing connections and the weakening of existing connections or the formation of
0:11:03 new connections between already existing neurons, not new neurons.
0:11:08 Now the removal or weakening of connections between neurons being an important component
0:11:12 of neuroplasticity is very important for sake of today’s discussion.
0:11:16 I want to emphasize that when we hear about weakening of connections, we often think, “Well,
0:11:20 that means forgetting,” or, “That means the brain is getting less good.”
0:11:25 However, so much of the neuroplasticity that underlies, for instance, the acquisition of
0:11:30 a new motor skill is actually the reflection of removal of connections.
0:11:37 So we don’t want to project any kind of value onto a discussion about adding new connections,
0:11:38 removing new connections.
0:11:41 Let’s just leave it at this level mechanistically.
0:11:47 When you hear about neuroplasticity, just know that it could be the consequence of strengthening
0:11:54 of connections as well as weakening of connections and that neither strengthening of connections
0:11:59 in the nervous system nor weakening of connections can map directly to the formation or removal
0:12:01 of, say, memories or information.
0:12:03 Just know that these are the important mechanisms.
0:12:10 In fact, if you look at a baby that is, let’s say, I don’t know, nine months old, their motor
0:12:14 skills are not terrific typically compared to the motor skills that that child will have
0:12:16 when they are six or seven years old.
0:12:20 Just look at a kid trying to eat spaghetti or something of that sort or eat anything
0:12:26 when they’re a small baby versus a toddler versus a young child versus an adolescent
0:12:27 or teen.
0:12:31 You know, despite the poor table manners of some adolescents and teens and some adults,
0:12:37 for that matter, they are still exhibiting far more precise motor movements than they
0:12:40 did as an infant, of course.
0:12:45 And believe it or not, the improvement in motor coordination that one observes in humans
0:12:51 and other species, for that matter, from birth until the adolescents and teen years and adult
0:12:54 years is largely the reflection of the removal.
0:12:55 That’s right.
0:13:00 The removal of neural connections as opposed to the formation of neural connections.
0:13:04 However, the neural connections that remain become much more robust.
0:13:05 They become much more reliable.
0:13:06 Okay.
0:13:10 So that’s the mechanistic backdrop for everything that we’re going to talk about today, which
0:13:12 is how to study and learn.
0:13:19 And as I mentioned earlier in my introduction, most of learning and remembering new material
0:13:23 is about offsetting the forgetting process that naturally occurs anytime we hear new
0:13:25 information.
0:13:30 So in keeping with what will ultimately reveal itself to be the dominant theme of today’s
0:13:36 discussion right now and for reasons that will become clear later, I want you to take
0:13:38 a brief quiz.
0:13:42 Now the moment people hear quiz or test, typically it spikes their adrenaline.
0:13:46 They start feeling stressed, but don’t worry, you’re going to keep your answers to yourself
0:13:49 and you’re doing this for a very specific purpose.
0:13:50 Here’s my question.
0:13:55 This is a two question quiz.
0:14:01 How many different ways mechanistically speaking does neuroplasticity occur?
0:14:08 Is it one mechanism, two mechanisms, or three mechanisms, or is it four or five?
0:14:10 Okay.
0:14:16 Can you name in your head two of the three major changes that the nervous system can
0:14:20 undergo, which are reflective of neuroplasticity?
0:14:22 Okay.
0:14:26 So the answer to question was, is that there are three different modes of neuroplasticity
0:14:29 as you recall or as you may not have been able to recall.
0:14:34 And by the way, if you were not able to recall the three different modes of neuroplasticity
0:14:37 or mechanisms underlying neuroplasticity, that is fine.
0:14:44 As you’ll soon realize, recognizing the errors in your information retention is another critical
0:14:50 and very useful way to retain more information, even if you got the answer wrong or you didn’t
0:14:51 know.
0:14:55 In fact, especially if you got the answer wrong or you didn’t know.
0:15:00 So the three ways are the strengthening of neural connections, second, the weakening
0:15:05 of neural connections, and third, through neurogenesis, the addition of new neurons.
0:15:06 Why did I provide this quiz?
0:15:07 Why did I test you?
0:15:13 Well, as you’ll soon learn, if you look across the total body of research on how best to
0:15:18 study and learn, it involves doing exactly what we just did, which is to periodically
0:15:22 stop and test yourself on the material that you learned.
0:15:27 Testing is not just a way of evaluating what knowledge you’ve acquired and which knowledge
0:15:30 you have not managed to acquire.
0:15:35 It also turns out to be the best tool for offsetting forgetting of any kind.
0:15:39 And I’ll go into the data that supports that statement in a moment.
0:15:41 So yes, today we’re going to get a little bit meta in the sense that we’re going to
0:15:47 be learning about optimal studying strategies and applying those as we go through this podcast
0:15:51 and know there will not be a test at the end, although you’re welcome to give yourself a
0:15:52 test at the end.
0:15:56 I’m going to provide you with an excellent zero cost, very fast tool that you can use
0:16:01 to evaluate your knowledge and your ability to study and learn better as a consequence
0:16:05 of having listened to this podcast versus had you not listened to this podcast.
0:16:09 So if ever there was an incentive to listen to the end, there it is.
0:16:12 Okay, let’s talk about some of the other practical aspects of studying and learning.
0:16:17 I know a lot of you out there who want to learn and want to come up with the best studying
0:16:21 strategies are trying to think about how to structure your day or how much to study or
0:16:23 when to study.
0:16:27 Let’s get the most important things out of the way first.
0:16:32 Neuroplasticity and learning, that is converting your studying efforts into retention of knowledge
0:16:34 is a two step process.
0:16:37 You probably heard about active engagement.
0:16:42 That’s just a fancy set of words for focus, for really attending to the information that
0:16:43 you’re trying to learn.
0:16:47 And it is very important anytime you’re trying to learn new information.
0:16:50 So focus goes with alertness.
0:16:52 You can’t be focused if you’re not alert.
0:16:55 This is prerequisite.
0:17:00 So you need to be alert and you need to be focused in order to pay attention to the information
0:17:01 that you’re trying to learn.
0:17:08 In fact, it is the process of being focused and attending that cues your nervous system
0:17:11 that something is important, that something’s different about whatever sensory experience
0:17:15 you happen to be having when you’re focused and attending, whether or not it’s the information
0:17:22 you’re hearing or that you’re looking at or both, that cue at the level of neurochemicals
0:17:27 in your brain and body signals to the neurons, hey, you’re going to have to change.
0:17:32 You’re going to have to alter your connections, either make them stronger or weaker or a combination
0:17:37 of those things in order to make sure that your nervous system can retain and use the
0:17:39 information at a future time.
0:17:44 So that’s step one, and of course, as a part of step one, most people, when they hear about
0:17:47 optimal studying strategies, they want to know, what should they do?
0:17:50 What should they take in order to learn better?
0:17:53 Well, here’s what everyone should take in order to learn better, which is a great night’s
0:17:59 sleep the night before, limiting your external stress, although some stress is good because
0:18:00 it cues up your alertness.
0:18:03 It actually allows you to remember certain things better.
0:18:05 We’ll talk about this a little bit later.
0:18:10 No one can remove all stress from their life, but we know one thing for sure, your ability
0:18:15 to be alert and focused is going to be greater if you slept well the night before.
0:18:20 So sleep is, without question, the best new tropic, the word new tropic means smart drug.
0:18:23 I don’t really like that term because learning involves all sorts of things.
0:18:25 It’s not just about being smart.
0:18:26 It’s about being able to attend.
0:18:30 It’s about sometimes being creative, flexible with ideas and information.
0:18:34 Here’s the point, you’re going to need to get your sleep right in order to be able to
0:18:37 study and learn at your absolute best.
0:18:40 I’ve done many episodes of the Huberman Lab podcast about sleep.
0:18:45 We have a newsletter about sleep, the details in a short PDF format, the various things
0:18:48 you can do to get your sleep optimized, so to speak.
0:18:52 You can find all that HubermanLab.com by putting sleep into the search function.
0:18:57 We don’t have time to discuss that material now, but get your sleep right so that you
0:19:01 can be alert and focused when it comes time to learn.
0:19:06 Now the process of being alert and focused on particular material that you want to learn
0:19:13 can be enhanced by just having a silent script within your head, silent meaning you’re not
0:19:17 saying it out loud, where when you sit down to learn, you’re looking at a book or you’re
0:19:21 listening to a lecture, perhaps a podcast like this, you’re thinking, okay, I need to
0:19:22 learn this.
0:19:23 I need to learn this.
0:19:27 You can voluntarily ramp up your level of focus and alertness by telling yourself that
0:19:29 information is important.
0:19:32 Just be a passive participant in learning.
0:19:37 This is the basis of active learning by expecting the information to be so interesting that
0:19:41 it pulls your level of attention and focus out of you, rather learn to engage your attention
0:19:46 and focus voluntarily, volitionally.
0:19:51 When we hear about ADHD, attention deficit hyperactivity disorder, we know that people
0:19:55 with ADHD can attend very rapidly.
0:19:59 They can really pay close attention for long periods of time if they like a given topic
0:20:03 or a given experience or activity.
0:20:08 They have serious challenges, however, engaging their attention and alertness if they are
0:20:12 not excited about an activity or information.
0:20:20 It is the hallmark of all good learners to be able to voluntarily force yourself to attend
0:20:21 and to focus.
0:20:26 When I say force yourself, that means a constant bringing back of your mind’s attention to
0:20:28 whatever it is you’re trying to learn.
0:20:31 It is meant to feel difficult.
0:20:36 I say meant to feel difficult because that strain that you feel that encouraging or in
0:20:40 some cases forcing yourself to attend, sometimes even putting on a hoodie and hat, literally
0:20:45 putting blinders so that you can only attend to the material right in front of you.
0:20:51 That straining that you feel reflects in part the release of neuromodulators like epinephrine,
0:20:56 adrenaline in the brain and body, which serve to cue the neural circuits that they need
0:20:58 to change at a later time.
0:21:02 The strain that you feel in trying to learn, the strain that you feel in forcing yourself
0:21:04 to learn how to focus, that is good.
0:21:09 That’s a cue to your nervous system that it’s going to need to change, that neuroplasticity
0:21:11 needs to take place.
0:21:12 Think about it.
0:21:16 If you didn’t feel that strain and you were able to perform whatever it is that you were
0:21:21 doing or remember whatever information it is that you’re being exposed to seamlessly,
0:21:25 well then your nervous system wouldn’t have to change because it already has the capabilities
0:21:27 within the neural circuits.
0:21:31 That strain that you feel, that agitation is great.
0:21:38 That’s a cue that you are learning or that you’ve set the learning process in motion.
0:21:43 It’s also the case that some people don’t have great levels of focus and attention.
0:21:45 There are of course pharmacologic tools.
0:21:49 I would encourage anyone that has clinically diagnosed ADHD to talk to their doctor about
0:21:54 whether or not they should use prescription meds and/or other methods.
0:21:58 Great sleep is always going to be an important substrate for attention and focus for anybody,
0:22:02 but especially for people with ADHD.
0:22:07 I highly encourage anyone that’s interested in enhancing their levels of focus and attention
0:22:11 to also consider the non-pharmacologic approaches.
0:22:14 This is irrespective of whether or not you need pharmacologic approaches.
0:22:15 Yes, being well hydrated.
0:22:20 Yes, the appropriate amount of caffeine for you that allows you to be alert but not shaking
0:22:23 and agitated can be very useful.
0:22:31 However, the scientific data also support the fact that doing a brief say five to 10-minute
0:22:35 mindfulness meditation each day, these are the data from Wendy Suzuki’s laboratory at
0:22:41 New York University showing that people who do a 10-minute meditation per day where they
0:22:46 simply sit or lie down, close their eyes, focus on their breathing, their attention invariably
0:22:49 drifts, they bring their attention back to their breathing.
0:22:54 People who do that on a regular basis improve their level of focus, they improve their memory
0:22:59 and recall ability, and of course there are a bunch of other positive effects of that simple
0:23:03 zero-cost tool of mindfulness meditation.
0:23:07 If you’re interested in improving your levels of focus and attention for sake of learning,
0:23:15 I highly encourage you to explore the oh-so valuable tool of mindfulness meditation just
0:23:18 five or 10 minutes per day done on a regular basis.
0:23:21 You miss a day, no big deal, just get right back to it the next day.
0:23:25 Does it matter if you do it morning, afternoon, or night?
0:23:26 No.
0:23:29 Some people find that doing it too late at night might disrupt their sleep, but if you
0:23:34 think about meditation of the sort that I just described as a perceptual exercise, maybe
0:23:37 you don’t even call it meditation, you’re just teaching yourself to focus.
0:23:42 You could even do it with eyes open by focusing on a visual target, allowing yourself to blink.
0:23:46 There are good data on this sort of approach as well, and then just making sure that your
0:23:52 visual attention and cognitive attention comes back to that visual target over and over again.
0:23:58 It’s a deliberate process of bringing your attention back to a particular location.
0:24:01 That is very valuable for improving your levels of focus.
0:24:06 In fact, it is known to create significant improvements in your ability to focus, which
0:24:09 is critical for your ability to study and learn.
0:24:14 I know that many people are interested in what to take, what to do at the level of kind
0:24:17 of esoteric practices or things to buy.
0:24:18 There is stuff out there.
0:24:23 Again, I mentioned hydration, caffeine, great sleep, and so on, but the simple practice of
0:24:29 mindfulness meditation or just what I describe as a focusing perceptual exercise of bringing
0:24:33 your attention back to the same location over and over again deliberately will train you
0:24:37 to train your nervous system to bring your attention back to whatever it is you’re trying
0:24:38 to learn.
0:24:43 Now, I’ve done other podcasts about how to focus, about attention specifically, and ADHD.
0:24:49 Again, you can find all of those at hubermanlab.com, simply put ADHD or focus or tools for focus
0:24:50 into the search function.
0:24:55 It will take you to the exact timestamps in those episodes that are relevant.
0:25:00 Right now, however, I want to talk about the second part of neuroplasticity, which is
0:25:05 that the actual changes in the nervous system, the strengthening and weakening predominantly
0:25:10 of connections between neurons that underlie learning, do not occur during the focusing
0:25:16 and learning or rather the exposure to the material, but instead during deep sleep and
0:25:17 sleep-like states.
0:25:21 Again, I’ve done a lot of podcasts and talked a lot about tools for getting better sleep,
0:25:25 but I just want to remind everybody that the actual reordering of the connections, the
0:25:29 strengthening of connections between neurons that underlie learning, the weakening of those
0:25:34 connections occurs during sleep in particular during rapid eye movement sleep, which tends
0:25:37 to predominate in the latter half of the night.
0:25:40 Make sure that you’re getting enough sleep for you for some people at six hours or some
0:25:41 people at eight hours.
0:25:44 Yes, there is something called the first night effect.
0:25:50 The first night effect is the experimentally observed phenomenon whereby information that
0:25:56 you learn on a given day is mostly consolidated during the night sleep that you have on that
0:25:59 first night after the learning occurs.
0:26:02 Does this mean that if you get a poor night sleep on the first night after learning something
0:26:08 that you are forever going to forget, that information, that it cannot be consolidated
0:26:09 into your neural circuits?
0:26:10 No.
0:26:16 It’s very clear that the first night after learning you want to get the best sleep possible.
0:26:20 So if you’re learning about your studying is going late into the night and you’re drinking
0:26:24 a lot of caffeine, be mindful that the sleep that you get after drinking that caffeine late
0:26:28 into the day, the all-nighters that you’re pulling, those are not serving your learning
0:26:29 well.
0:26:36 So you need to structure your life as a student of any kind so that you can get focus and
0:26:39 attention to what it is you want to learn and you can get sleep to the best of your
0:26:40 ability.
0:26:44 And of course, people who are raising young kids or who have stress in their lives for
0:26:48 whatever reason, perhaps won’t be able to optimize their sleep on that first night or
0:26:51 even subsequent nights, but do your best to get your sleep right.
0:26:55 It’s the single best thing you can do for your mental health, for your physical health,
0:27:00 and for learning and performance of any kind, and it’s really worth the effort.
0:27:09 Now, with an understanding of the mechanisms, the focus and alertness and the sleep phase
0:27:14 of neuroplasticity, what are some other things that you can do to enhance whatever studying
0:27:16 and learning you’ve obtained?
0:27:19 I already talked about a tool, a behavioral tool for enhancing focus.
0:27:24 What about a behavioral tool for enhancing plasticity if your sleep is great or especially
0:27:25 if your sleep isn’t great?
0:27:30 And there, I highly recommend you explore non-sleep deep rest or NSDR.
0:27:32 There’s a script for this in the show note captions.
0:27:38 NSDR, sometimes referred to as yoga-needra, although those things are similar but different,
0:27:43 is a 10 or 20 minute practice that you can do to restore your mental and physical vigor.
0:27:45 If you haven’t slept enough, so you could do it first thing in the morning when you
0:27:46 wake up.
0:27:49 If you feel you haven’t slept enough, you can do it in the afternoon.
0:27:53 You can do it in the middle of the night if you’re not able to sleep and offset some of
0:27:56 the sleep loss that you otherwise would have experienced.
0:28:02 NSDR is a very powerful tool in order to enhance neuroplasticity.
0:28:04 And I’ll talk more about this in a future episode.
0:28:08 There’s a lot of exciting data coming out about NSDR and yoga-needra.
0:28:13 But if you’re sleeping well and even if you aren’t, I highly encourage you to incorporate
0:28:17 a 10 or 20 minute NSDR into your schedule someplace.
0:28:20 Again, where you place it in your schedule isn’t as important as the fact that you do
0:28:24 it in order to enhance neuroplasticity.
0:28:28 That is, the reordering of connections between neurons to serve the studying and learning
0:28:29 that you’re doing.
0:28:32 Now let’s talk about how the best students structure their days.
0:28:35 Turns out there are great studies on this.
0:28:42 There’s a really nice paper, in fact, that surveyed close to 700 students.
0:28:49 These were medical students, approximately equal number of male and female students,
0:28:51 and analyzed the most useful learning habits.
0:28:55 That is, the learning habits associated with the most successful students.
0:28:59 Now anytime you do a study like this where people take surveys, there’s always the issue
0:29:00 of causality.
0:29:04 In fact, we can pretty much set aside any possible causality.
0:29:07 For instance, I’m about to tell you that the very best performing students tend to study
0:29:10 for about three or four hours per day.
0:29:14 But you could easily say, well, they’re the best students because they study three or
0:29:15 four hours per day.
0:29:18 They don’t study three or four hours per day because they’re the best students.
0:29:20 They need to be exactly right.
0:29:24 We can get into all sorts of discussions about correlation versus causation, about reverse
0:29:26 causality, and on and on.
0:29:28 However, none of that is the point here.
0:29:33 The point here is to establish what are the habits that the most successful students seem
0:29:37 to incorporate over and over again, regardless of what classes they’re taking, regardless
0:29:42 of where they are in their arc of their learning trajectory.
0:29:46 What we know, based on this study, and I’ll provide a link to it in the show note captions,
0:29:50 is that there are at least 10 study habits that the highly effective students use.
0:29:55 I’m going to focus on the top five or six just for sake of time because it turns out
0:30:01 that most of the effect it appears of being a better student can be attributed to these
0:30:03 top five or six habits.
0:30:06 First of all, they set aside time to study.
0:30:08 They literally schedule time to study.
0:30:10 Now, this probably serves several roles.
0:30:16 The first one is that they are able to clear out other distractions, and in fact, that’s
0:30:17 the second thing that they do.
0:30:22 They are very effective, or they make it a point of putting their phone away and off,
0:30:23 of isolating themselves.
0:30:24 That’s right.
0:30:26 They’re not studying with other people.
0:30:30 They study alone, which is not to say that people who study with others cannot be effective
0:30:35 in their studying, but the best performing students seem to study alone.
0:30:36 They put their phone away.
0:30:41 They tell their friends and families that they are not going to be able to be reached
0:30:43 during that time.
0:30:48 Yes, they study for three or four hours per day, but they break that up into a couple
0:30:52 of different sessions typically, two or three sessions, so they’re not doing a three or
0:30:56 four hour studying about all in one shot.
0:30:58 They’re managing their time.
0:31:04 They’re eliminating distractions, and they’re studying for a consistent amount of time at
0:31:08 least five days per week, presumably they’re taking some weekends off, although that wasn’t
0:31:09 made clear from this paper.
0:31:13 The other thing that they do, and this is very important, is that they make an effort
0:31:17 to then teach their peers, to teach other students in the class.
0:31:21 Some of you may be thinking, and I’m thinking back to college here mostly, that if you spend
0:31:25 all this time learning the information and you are in a competitive scenario with the
0:31:29 other students, that teaching them the information is kind of a freebie for them and is harder
0:31:33 for you, meaning you’re putting yourself at a competitive disadvantage or you’re giving
0:31:36 them an unfair advantage for not having done the work.
0:31:40 Now, while this paper didn’t do an analysis of whether or not these students that served
0:31:46 as the learners from the other students got an unfair advantage, it’s very clear that
0:31:50 students who make it a point to learn material in isolation, then bring that material to
0:31:55 other students in the same course and teach them, perform exceedingly well in comparison
0:31:56 to the other students.
0:32:03 So, don’t be afraid to be a teacher of your peers in order to test, this is key to test,
0:32:06 and develop mastery of the material.
0:32:11 Now, in my laboratory for years, we used to have a saying, which I simply picked up from
0:32:15 the laboratories I was trained in, I didn’t come up with the saying, which was watch one,
0:32:16 do one, teach one.
0:32:21 And that was referring to doing surgeries or suturing or doing an antibody reaction or
0:32:25 a Western blood or things that you do in laboratories.
0:32:27 Watch one, do one, teach one.
0:32:30 Watch one, do one, teach one, of course, should be reserved to anything where no one’s going
0:32:34 to be put in danger by the watch one, do one, teach one procedure, right?
0:32:39 Some procedures, especially in laboratories, can be dangerous given the materials you use,
0:32:40 et cetera.
0:32:42 And of course, today, we’re talking about learning and studying generally.
0:32:49 So, provided it’s safe, watch one, do one, teach one, is an excellent means to learn,
0:32:53 that is to study new material to develop proficiency and even mastery.
0:32:55 And over time, perhaps even virtuosity.
0:32:58 We’ll return to that later, those distinctions.
0:33:03 So, going back to this idea that the best students set aside time, they designate time
0:33:07 to study alone without distractions.
0:33:10 That is sure to help them anchor their focus and attention.
0:33:14 They know that they’re going to need to use their focus and attention during that time.
0:33:21 And we know with absolute certainty that focus and attention are a limited but renewable resource
0:33:22 in the human brain.
0:33:26 The longer you’re awake, the more is the buildup of a molecule called adenosine in your
0:33:27 brain and body.
0:33:28 It makes you sleepy.
0:33:29 It makes it harder to focus.
0:33:32 When you sleep, adenosine levels are pushed down again.
0:33:33 You’re able to focus again.
0:33:34 You feel more alert.
0:33:38 You can think of adenosine as limiting your attentional budget, which is not to say that
0:33:43 some people don’t study best in the afternoon or in the evening or even late at night, right?
0:33:47 I recall times during university when I’d study between the hours of 10 p.m. and 2 a.m.
0:33:53 I don’t do that any longer, but scheduling time where you know you’re going to need to
0:33:59 be focused and attending is perhaps one of the most important things toward being able
0:34:01 to focus and attend to the material.
0:34:05 Now, if you’re taking courses, you probably are going to be a slave to the timing of the
0:34:06 courses.
0:34:09 You aren’t going to be able to tell the instructor, “Okay, listen, I want you to do this course
0:34:13 at 3 p.m. because that’s when you learn best,” or at 8 a.m. because that’s when you happen
0:34:15 to be able to attend best.
0:34:19 However, to the extent that you have any control over the time in which you’re going to study,
0:34:23 keeping that at a regular time or times, perhaps one block early in the day, one block later
0:34:28 in the day, perhaps two blocks early in the day, and so on, is going to be beneficial.
0:34:32 It turns out that’s also supported by the research literature.
0:34:39 The brain, just like with its sleep/wake cycles that entrain to a regular schedule, that is,
0:34:44 your brain and body get used to being active and inactive at particular times based on
0:34:48 your exposure to sunlight, your exposure to activities, your social rhythms, et cetera.
0:34:54 If you regularly, meaning for the course of about three days, make it a point to focus
0:34:57 and study at particular times, again, pulling your attention back.
0:35:01 It’s not an automatic process, but pulling your attention back to a specific location,
0:35:06 perhaps on a page or that you’re listening to in lecture, your body and brain will start
0:35:13 to entrain to that rhythm such that you will be able to focus and attend better simply by
0:35:18 virtue of the regularity of the timing of the exposure to the material.
0:35:22 You probably need about two or three days to break into a regular schedule of focusing
0:35:27 and attending and studying at a given time or times.
0:35:31 Allow yourself that transition period, but then make it a point to schedule those times
0:35:37 to study, set aside your phone, tell people you’re going offline, turn off the Wi-Fi if
0:35:39 you need to or have to.
0:35:40 You may need it for your studying.
0:35:41 I don’t know.
0:35:45 It depends on what you’re studying, but limit distractions at all costs and learn to just
0:35:47 focus on the material.
0:35:48 This is a skill.
0:35:50 This is the most important thing to understand.
0:35:53 It’s a skill to be able to focus and study.
0:35:57 It’s a skill that you can learn very quickly, especially if you schedule it for regular
0:36:02 times and you give yourself two or three days in which to adapt to those schedules and times
0:36:06 and then try and stick to them as regularly as possible, perhaps even on the weekends
0:36:12 if you’re approaching the end of the quarter or semester, perhaps even on the weekend even
0:36:14 if you’re not in the quarter or semester.
0:36:20 Keeping those regular times will entrain your nervous system to study and learn at its best
0:36:21 at those particular times.
0:36:25 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, AG1.
0:36:29 By now, many of you have heard me say that if I could take just one supplement, that
0:36:31 supplement would be AG1.
0:36:35 The reason for that is AG1 is the highest quality and most complete of the foundational
0:36:37 nutritional supplements available.
0:36:41 What that means is that it contains not just vitamins and minerals, but also probiotics,
0:36:46 prebiotics, and adaptogens to cover any gaps you may have in your diet and provide support
0:36:48 for a demanding life.
0:36:51 For me, even if I eat mostly whole foods and minimally processed foods, which I do for
0:36:56 most of my food intake, it’s very difficult for me to get enough fruits and vegetables,
0:37:00 vitamins and minerals, micronutrients, and adaptogens from food alone.
0:37:04 For that reason, I’ve been taking AG1 daily since 2012 and often twice a day, once in
0:37:08 the morning or mid-morning and again in the afternoon or evening.
0:37:13 When I do that, it clearly bolsters my energy, my immune system, and my gut microbiome.
0:37:17 These are all critical to brain function, mood, physical performance, and much more.
0:37:23 If you’d like to try AG1, you can go to drinkag1.com/huberman to claim their special offer.
0:37:27 Right now, they’re giving away five free travel packs plus a year’s supply of vitamin
0:37:28 D3K2.
0:37:34 Again, that’s drinkag1.com/huberman to claim that special offer.
0:37:40 Before I move into specific ways to study in order to maximally offset forgetting, notice
0:37:46 I didn’t say in order to learn, but rather to maximally offset forgetting, aka learning,
0:37:48 stably learning material.
0:37:52 There’s one other point that I wanted to pass along from this really nice study on the study
0:37:57 habits of highly effective medical students that I’ve been referring to.
0:38:04 That is, when one examined or these people were asked about their motivation for studying,
0:38:07 the best performing students had an interesting answer.
0:38:15 They had a very long-term understanding of how or belief, rather, about how their success
0:38:21 in medical school would impact their family, how it would impact their life arc, how it
0:38:25 would change them, and they weren’t particular about the ways in which it would change them
0:38:26 or their family.
0:38:33 In fact, it was a rather broad, abstract, aspirational way of thinking about their study efforts.
0:38:38 What I like so much about this paper is that in addition to having a fairly large sample
0:38:44 size, close to 700 students that were evaluated, yes, it’s purely self-report and this kind
0:38:50 of thing, nonetheless, it bridges the two extremes of studying and learning.
0:38:54 It gets right down into the nitty gritty of how long they study, when they study, the
0:38:59 things they do to limit distraction that we just discussed, but it also gets to their
0:39:03 underlying psychological motivations and the thing that they use in order to pull them
0:39:09 forward through their study efforts, perhaps especially when their desire is waning or
0:39:12 their level of fatigue is increasing.
0:39:17 I don’t know that I’m speculating here, but this is this aspirational component of going
0:39:21 to medical school, which it turns out in the country in which the study was done, only
0:39:26 very, very select few of the very best students are able to achieve that.
0:39:31 They have to learn the information in a different language altogether, which is incredible.
0:39:32 I always marvel at that.
0:39:37 I have friends that did their PhD thesis in Italy, they’re Italian by birth.
0:39:42 They now happen to run a laboratory in Italy, and they had to do their PhD training and
0:39:47 write papers and give their thesis dissertation and defense in English, even though English
0:39:49 was their second language.
0:39:54 Talk about a challenge, and that’s just one example that I can think of.
0:39:57 There are many examples of that.
0:40:02 These students that I’m referring to in this study are not necessarily constantly thinking
0:40:08 about how their efforts will transform themselves and their families, but they certainly were
0:40:13 able to report what it was specifically that they are seeking, what they’re aspiring to,
0:40:18 besides just trying to do as well as they can getting into and through medical school.
0:40:23 The high level aspirational stuff within you, whatever that is for you, it’s going to be
0:40:30 highly individual, is certainly important, and it offers a bookend to the nuts and boltsy
0:40:34 kind of stuff that you’re going to do, I would hope, in order to best study and learn the
0:40:38 specific material, so the specific actions that you’re going to take each day to learn
0:40:43 specific bits of information that will pull you toward those important aspirations.
0:40:48 Now again, if you love the material you’re learning, this aspirational component is probably
0:40:50 not as important.
0:40:55 I can recall during university and graduate school and so on thinking, “Oh my goodness,
0:40:57 this is like the coolest thing I’ve ever heard.”
0:41:01 I’d probably say that about a million different topics like, “Oh my goodness, circadian rhythms,
0:41:03 seasonal rhythms, melatonin, neural circuits, dopamine.”
0:41:07 I was just awash with excitement about what I was learning, but of course, sometimes I
0:41:10 would take a course where the material was, I don’t know if it was more challenging or
0:41:15 not, but I had a harder time getting engaged by the material, either by virtue of how it
0:41:18 was being taught to me or the material itself.
0:41:24 So the ability to attach to some aspirational goal to pull you through can be very valuable.
0:41:27 You’re not going to love every topic you have to learn.
0:41:33 However, I will say that at least in my experience, some of the courses that I look back on most
0:41:38 fondly are the courses that I struggled with the most, and in fact, that’s the basis of
0:41:43 the next and easily one of the most important studying tools.
0:41:49 So a key theme in all of the excellent literature that is the peer reviewed research on how best
0:41:54 to study is that studying that feels challenging is the most effective.
0:41:57 I know nobody wants to hear this.
0:41:59 Everyone wants to hear about flow.
0:42:03 Everybody wants to hear about information just sinking into their brain by osmosis.
0:42:07 I think it was a Garfield cartoon where he talked about learning by osmosis.
0:42:11 There’s this very cute real world video of a kid in a classroom.
0:42:15 I believe it’s in China where he’s taking the book and he puts it on his head.
0:42:18 Maybe I can find this clip and he’s just kind of like trying to wash it into his brain.
0:42:20 It’s super cute clip, but guess what?
0:42:21 That doesn’t work.
0:42:22 I mean, it works to put the book on your head.
0:42:23 It doesn’t work.
0:42:27 It’s not going to get the information into your brain.
0:42:31 Perhaps someday there will be ways to rapidly download information into neural circuits.
0:42:40 Right now we know, we’ve known for hundreds, if not thousands of years, that effort is
0:42:42 the cornerstone of learning.
0:42:43 So I know there are probably some groans about that.
0:42:47 I know some of you perhaps were hoping that today I was going to tell you how to study
0:42:50 so that studying wasn’t painful.
0:42:55 I think I can accomplish that by the end of today’s episode, but in order to do that,
0:42:56 let’s take another quiz.
0:42:57 Okay.
0:42:58 So here’s the quiz.
0:43:00 Again, you can answer these questions in your head.
0:43:04 You don’t have to tell anyone, but you could write them down or say them out loud if you
0:43:05 want.
0:43:14 The next question is, when, during either your states of alertness or sleep, does the
0:43:17 remodeling of neural connections occur?
0:43:19 I like to think this is a pretty easy one.
0:43:20 Okay.
0:43:22 The answer is during sleep.
0:43:31 The second question is, what is one behavioral tool that you can use to improve focus?
0:43:35 The answer is simple mindfulness meditation, which I’d prefer you think of simply as a
0:43:36 perceptual exercise.
0:43:40 So again, just sit or lie down, close your eyes, focus on your breath.
0:43:45 When your attention drifts, bring your attention back to your breath and so on.
0:43:50 Or if you prefer, you can do this eyes open by focusing on a visual target, either a foot
0:43:54 or two feet or three feet away, whatever distance is comfortable for you, allowing yourself
0:44:00 to blink as needed, but forcing yourself to focus on that visual target for say one to
0:44:04 three minutes, maybe even three to five minutes, maybe even 10 minutes, again, please blink.
0:44:06 You don’t want your eyes to dry.
0:44:11 Both those tools will improve your ability to attend, to focus, to other material when
0:44:12 the time comes.
0:44:13 Okay.
0:44:18 The circuits for focus and attention themselves are subject to neuroplasticity.
0:44:24 And then the third question is, can you name or list off in your mind three tools that the
0:44:28 most effective students have been shown to use?
0:44:35 I can think of limiting distraction by virtue of putting away phones and telling others
0:44:37 you won’t be in contact with them too.
0:44:42 And I’m getting these out of order, I realize, is to isolate, to study alone.
0:44:49 And the third that I can recall is to teach others in the same course.
0:44:50 Okay.
0:44:52 You can probably think of a few others.
0:44:55 Now, why are we taking these silly little quizzes?
0:45:01 Well, turns out they’re not so silly when one considers that hopefully you’ll remember
0:45:06 the information from today so that you don’t have to listen to it over and over again,
0:45:13 but that if ever there was a strongly research supported tool in the literature, in the peer
0:45:19 reviewed literature about how students can learn information better, it’s testing.
0:45:25 And I know, I know, I know we think of tests as a way to evaluate our knowledge, but it
0:45:29 turns out that testing is one of the best ways to build our knowledge, to retain our
0:45:33 knowledge and again, to offset forgetting.
0:45:39 Now, the study of testing as a learning tool, not just as a way to evaluate how much information
0:45:42 we’ve learned goes back over a hundred years.
0:45:49 There’s a classic study that was done in 1917 where grade school age children read biographies.
0:45:55 So they read biographies and then the kids were divided into different groups.
0:46:01 One group read and reread and reread those biographies over and over.
0:46:07 Another group read the biographies once and then were tested on those biographies.
0:46:13 But get this, they tested themselves on those biographies simply by having to think about
0:46:17 the information that they had read and trying to remember the information, like what was
0:46:18 the biography?
0:46:19 Who was the person?
0:46:20 Who were they married to?
0:46:21 What did they do?
0:46:22 When did they go to school?
0:46:23 What did they do in school?
0:46:25 What did they do in the world?
0:46:27 What role did they play in life?
0:46:32 So they essentially tested their own knowledge simply by going into their own head and asking
0:46:35 themselves what they could remember about those biographies.
0:46:43 Now keep in mind here that even though it’s fairly apparent that reading a biography two,
0:46:49 three, four times might seem more passive than testing oneself on a biography that they
0:46:51 had read just once.
0:46:55 You could imagine that thinking about the biography involves more effort and indeed
0:46:56 it does.
0:47:00 But keep in mind also that the kids in the second group were only exposed to the biography
0:47:08 once and yet when you look at the percent of accurate recall of information from those
0:47:16 biographies, the children that read the biography once and then made a deliberate point to think
0:47:20 about that biography in their own mind to effectively test themselves on that material
0:47:23 just within their heads over and over.
0:47:28 But an equal number of times as the kids that read the biographies directly on a page over
0:47:34 and over vastly outperformed the kids that read the biographies over and over put differently.
0:47:41 Reading and rereading material and rereading material is far less effective than reading
0:47:46 material and then thinking about that material, testing yourself on that material, forcing
0:47:51 yourself to bring that material to mind in your own mind and this is not just for sake
0:47:59 of remembering more volume of material but also accuracy of recall of that material.
0:48:04 And that at least to me was pretty surprising at first until one starts to explore subsequent
0:48:08 studies of the role of testing as a learning tool.
0:48:13 And then you start to realize that testing yourself is far and away the best tool for
0:48:19 studying and learning not just for evaluating your knowledge but for actually studying and
0:48:22 incorporating that knowledge into your neural circuits.
0:48:23 Okay.
0:48:27 So I realize that anytime I or somebody else talks about a study that was done in 1917,
0:48:33 we think of people in these, you know, like wooden shoes and in these schoolhouses that
0:48:36 look so different and kids dress so different.
0:48:39 Let’s get a little more modern here.
0:48:43 Keep in mind, however, that the nervous system hasn’t really changed much in tens of thousands
0:48:45 of years.
0:48:51 Nonetheless, I think it’s nice to think about a more recent study of how best to study.
0:48:55 And this study, which by the way, we’ll provide a link to in the show note captions as well
0:48:58 as a couple of reviews that include results from similar studies.
0:49:04 Again, I’m pointing to a body of research, not just one study here.
0:49:12 Based at whether or not studying material four times, so study, study, study, study
0:49:19 was better in terms of locking that information into people’s minds, allowing them to use
0:49:23 that information flexibly, which is an element of creativity, essentially given the mastery
0:49:29 of the material, then a different group, which studied once, studied the material twice,
0:49:37 studied the material three times, then was tested on the material or a third group that
0:49:45 studied material once, then took one, two, yes, three tests on the material.
0:49:49 Now, so what I just described was three groups, all of whom read a passage.
0:49:55 This was a passage about animals, about biology, some other topics too in different experiments.
0:49:59 Again, three groups, one group studies four times.
0:50:06 They study the material one, two, three, four times, then later they take a test.
0:50:13 The second group studies one, two, three times, takes a test on that material, and then later
0:50:14 takes a test.
0:50:19 The third group studies the material once, then takes three tests on the material, and
0:50:21 then later takes a test.
0:50:26 So what’s analyzed and compared between these different groups is their performance on that
0:50:28 final test.
0:50:36 What I put in as the fifth bin there, because think about it as SSSS, so study, study, study,
0:50:43 and then later test, or SSST, study, study, study, test, and then later test, or STTT,
0:50:45 study, test, test, test, and then later test.
0:50:50 So what’s compared and contrasted is performance on the test some period of time later.
0:50:56 Now some experiments made that final test of the material a couple days later.
0:50:59 Other experiments made it a couple weeks later.
0:51:04 Other experiments made it much later, months or even a year later.
0:51:07 The point here is twofold.
0:51:12 First of all, based on everything I’ve told you thus far, you can probably guess who performed
0:51:18 best on the test that occurred some period of time later.
0:51:19 Right.
0:51:27 The performance on that final test was essentially proportional to the number of tests one had
0:51:29 already taken on the material.
0:51:34 That should be pretty much obvious given the way we’ve been going today in this description
0:51:37 of tests as a way to offset forgetting.
0:51:38 Okay.
0:51:43 So the more tests that you take as a way to expose yourself to the material, the better
0:51:46 you’re going to perform on that material at some later point.
0:51:49 Now of course, at some point you have to be exposed to the material for the first time.
0:51:50 Right.
0:51:52 That’s why it’s studying and learning.
0:51:56 But after one exposure to new material, taking more tests on that material, even if you don’t
0:52:02 perform that well on those tests, as long as you’re able to see the accurate answers
0:52:06 to those tests and compare your answers to those answers will lead to better performance
0:52:11 on the ultimate test and retention of that material at some later time.
0:52:16 Put differently, it’s not about how many times you study the material or how many times
0:52:18 you’re exposed to the material.
0:52:22 It’s about being exposed to the material, doing your best to focus and attend to that
0:52:26 material and then self-testing yourself on that material.
0:52:31 Or as the case may be if an instructor is the one giving you the test, but nonetheless
0:52:37 taking tests on that material, not just once, but ideally two or three times, that’s what
0:52:41 really locks the material into your neural circuits.
0:52:47 That’s what’s going to lead to the most pervasive change, the most durable change we should say,
0:52:51 in your neural circuits that carry that material, that hold that material in your mind, what
0:52:55 we call neural encoding.
0:52:59 So the more times you test yourself or that you are tested on material, the better your
0:53:01 retention of that material.
0:53:05 Now some people will immediately say, “Well goodness, what if I learned it and then I’m
0:53:10 tested and I’m somehow consolidating the wrong or inaccurate material?”
0:53:11 But it doesn’t appear to be the case.
0:53:16 As long as you learn what the correct answers to the tests are, even if you’re getting 40
0:53:23 or 50% or less accurate on those tests that you take immediately after the studying period,
0:53:28 that’s still going to be a better strategy than rereading the material, which ought to
0:53:29 be somewhat surprising.
0:53:31 It certainly was surprising to me.
0:53:34 But you know what’s even more surprising and a little scary and that we all should know
0:53:41 and I wish I had learned when I was like in the second grade is that if you ask students,
0:53:46 how confident are you in the material that you just learned?
0:53:48 How well do you think you would perform on a test?
0:53:54 What you see consistently in these studies, I’m chuckling, because it’s kind of mind-blowing
0:53:58 is that the students who studied the material, that is, who were exposed to the material
0:54:04 four times think that they are going to perform best on the ultimate exam.
0:54:09 However, the students that study the material once and then are tested three times on that
0:54:17 material, they think that ultimately they’re going to perform least well.
0:54:19 For instance, they ask them their confidence, “How well do you think you would perform
0:54:25 on a test of this material in two weeks or in a year or in six months or even tomorrow?”
0:54:32 They report, that is, the students in the study test, test, test group report much lower
0:54:37 confidence in the material, much lower sense of mastery of the material compared to the
0:54:40 students that were exposed to the material four times who were saying, “Yeah, I think
0:54:44 I would do pretty well or very well,” and guess what?
0:54:45 The exact opposite is true.
0:54:50 Put differently, when you’re exposed to material over and over and over again, you think you’ve
0:54:51 learned the material.
0:54:56 In fact, your confidence that you’ve learned the material increases with each subsequent
0:55:01 exposure to the material, but actually, you haven’t learned it at all compared to the
0:55:06 people that are exposed to the material and then take tests on the material, oftentimes
0:55:09 straining to get the answers right on those tests.
0:55:14 In fact, sometimes getting those answers dead wrong and then realizing they get those answers
0:55:17 dead wrong or sometimes they just sense it, but guess what?
0:55:23 Testing yourself once, twice, maybe three times prior to the ultimate test of your knowledge
0:55:29 of that material is far and away the best way to lock that material into those neural
0:55:30 circuits.
0:55:34 Now, I say I wish I had learned this when I was a student because to some extent I used
0:55:37 a self-testing approach.
0:55:43 The one most salient example of that is I took a course when I was in college, I still remember,
0:55:48 it was Biosciences 169L, a neuroanatomy laboratory taught by Ben Reese.
0:55:54 He’s still there, I believe, and he was known then and I’m sure still now if he’s still
0:56:01 teaching as extremely challenging professor, extremely challenging, not as a person, not
0:56:08 as personality, but a ton of detail and rigor and high, high, high expectation for this laboratory
0:56:13 course in neuroanatomy, which involved lectures, it involved in a neuroanatomy textbook where
0:56:17 you’d look at essentially panels of different brain sections from different species, different
0:56:21 types of stains of different brain tissue, mind you, this is an undergraduate course,
0:56:25 and then there was a laboratory component, hence the L in 169L where you’d have to go
0:56:31 from microscope station to microscope station identifying structures based simply on what
0:56:37 you could see down the microscope and therefore you had to know what the stain was, what was
0:56:41 essentially visible to you on the slide because certain stains reveal certain things like
0:56:45 the, what we call the cell body of neurons versus the, the sort of wires, what we call
0:56:48 the axons between neurons, et cetera, et cetera.
0:56:51 I remember thinking this is a really hard course.
0:56:57 It was a very difficult course and my mode of studying for the course involved, of course,
0:57:03 going to class, doing the dissection, we dissected a sheep brain at that time, so we’re literally
0:57:08 dissecting an actual brain, we’re doing microscope work, we’re learning about it from the textbook
0:57:13 and from lecture and there was a ton of new nomenclature about rostral, caudal, dorsal,
0:57:20 ventral, all the stuff of neuroanatomy and then at some point I made the decision perhaps
0:57:28 on the basis of sheer overwhelm to study for neuroanatomy by laying down on my bed in my
0:57:35 studio apartment, I lived alone and closing my eyes and flying through the nervous system
0:57:42 from different entry points, through the ear, review my cochlear anatomy, through the eye,
0:57:47 review my retinal anatomy, through the dorsal surface of the brain, thinking about the sulcian
0:57:53 gyri and then the corpus callosum and then I, and I can still see it in my mind’s eye.
0:57:58 So my process of studying for neuroanatomy, yes, involved exposure to the material, but
0:58:06 it involved hours upon hours of thinking about the material within my own brain.
0:58:08 So it’s a little bit meta unto itself there.
0:58:15 As a consequence, I like to think, in fact, I believe with some confidence that I have
0:58:19 very high mastery of neuroanatomy in different species as well.
0:58:23 Now, that’s my particular area of expertise, I don’t think I’m any kind of savant with
0:58:27 respect to neuroanatomy, I just spent hours upon hours learning the material and then
0:58:30 reviewing the material within my mind.
0:58:35 So in other words, testing myself, here’s what I would do if I were moving down a trajectory
0:58:41 of a neural tract, for instance, between say the hippocampus and a neighboring structure
0:58:45 and I didn’t know what was next, I would then go look it up in the textbook and then I’d
0:58:49 go back to this, you know, mental exercise visualization type studying.
0:58:51 It really wasn’t studying is the point.
0:58:56 The point is that I was testing myself, I was trying to find the points in which I no
0:59:01 longer had the knowledge to move further through, in this case, my mental image of the brain,
0:59:03 but through the material.
0:59:05 And this is the key aspect of testing.
0:59:10 It’s not about just knowing how many things you get right, how many things you get wrong.
0:59:14 It’s about recognizing exactly what you know and don’t know.
0:59:19 And an important component of testing is running up against those things where you say, I can’t
0:59:23 remember, I don’t know what comes next or I’m certain that that structure is the fimbria
0:59:27 and then you go and you look and you go, it’s not the fimbria, but guess what, I’ll never
0:59:33 forget, for instance, the location of the habanula or what it looks like, a structure
0:59:36 which by the way, since these names are kind of esoteric, at that time, we didn’t know
0:59:37 what it does.
0:59:40 It turns out it’s involved in disappointment.
0:59:43 It’s key to the depression circuits or the circuits that underlie depression in some
0:59:44 individuals.
0:59:47 It is suppressed by viewing of morning sunlight.
0:59:49 We know that too.
0:59:53 And by getting too much artificial light exposure in the middle of the night, you enhance activity
0:59:55 of the habanula.
0:59:59 Beautiful work not done by my laboratory, but other laboratories demonstrates that.
1:00:03 So what I just did for you there was hopefully teach you a little something about neuroanatomy
1:00:08 and depression, but more importantly, to just illustrate that how you test yourself can
1:00:12 be highly individual to the ways in which you learn best.
1:00:16 Now that contradicts what I said earlier, which is that this notion that people have
1:00:20 different learning styles and some people are verbal learners and some people are auditory
1:00:26 learners and et cetera, doesn’t really hold up so well anymore, but which by the way is
1:00:30 not to say there isn’t any research to support it, it’s just that it’s heavily contradicted
1:00:33 by other research that contradicts that idea.
1:00:40 That your approach, your mode of best testing yourself on material for sake of offsetting
1:00:44 the forgetting process and for identifying where you have gaps in your knowledge or where
1:00:49 you thought you knew something, but you don’t or you knew something, but it’s wrong.
1:00:53 That can be accomplished through the approach that’s best for you, which in my case turned
1:00:56 out to be lying down and thinking about the material in my head.
1:01:01 And still to this day, when I read a paper, I try, I don’t always do this, but what I
1:01:05 try to do is then take a walk in my yard or outside and I try and think about the key
1:01:09 components of that paper and think about some of the grass that are especially important,
1:01:11 which is what I’m going to do now.
1:01:15 I’d like to take a brief break to thank one of our sponsors, Element.
1:01:18 Element is an electrolyte drink that has everything you need and nothing you don’t.
1:01:23 That means the electrolyte, sodium, magnesium and potassium in the correct ratios, but no
1:01:24 sugar.
1:01:28 Now, I and others on the podcast have talked a lot about the critical importance of hydration
1:01:30 for proper brain and bodily function.
1:01:35 It shows that even a slight degree of dehydration can really diminish cognitive and physical
1:01:36 performance.
1:01:39 It’s also important that you get adequate electrolytes in order for your body and brain
1:01:41 to function at their best.
1:01:45 The electrolytes, sodium, magnesium and potassium are critical for the functioning of all the
1:01:48 cells in your body, especially your neurons or nerve cells.
1:01:51 To make sure that I’m getting proper amounts of hydration and electrolytes, I dissolve one
1:01:56 packet of element in about 16 to 32 ounces of water when I wake up in the morning and
1:01:58 I drink that basically first thing in the morning.
1:02:02 I also drink element dissolved in water during any kind of physical exercise I’m doing,
1:02:06 especially on hot days if I’m sweating a lot and losing water and electrolytes.
1:02:14 If you’d like to try Element, you can go to drinkelement.com/huberman spelled drinklmnt.com/huberman
1:02:18 to claim a free Element sample pack with the purchase of any Element drink mix.
1:02:22 Again, that’s drinkelement.com/huberman to claim a free sample pack.
1:02:27 Okay, so I like to think that we’re establishing that testing yourself or testing your students
1:02:34 or being tested by your teacher is the best way to offset forgetting.
1:02:38 Let’s look at the literature that actually supports that statement directly because in
1:02:43 the previous experiment I described, it was either study, study, study, study, study, study,
1:02:48 test or study, test, test, test and then later everybody takes a test at the same time.
1:02:54 A variance on that was done where they had one group of students study material, so this
1:02:58 is new material and when I say study, I mean they were exposed to the material for the
1:03:03 first time and I realized this is a little bit of a problem because we’re using the
1:03:08 word study when in fact I’m trying to make the point that testing yourself is studying.
1:03:13 So forgive me but this is the way it’s mapped out in these experiments and these papers
1:03:16 should you look them up in our show note captions.
1:03:21 One group is exposed to the material, what we’re called studying and then takes a test
1:03:23 immediately after.
1:03:26 They are told what they got right, what they got wrong on that test and what the correct
1:03:34 answers are and then sometime later after a delay, they take a test of the same material.
1:03:39 Another group studies that is they’re exposed to the material, then there’s a delay.
1:03:42 That delay could be days, it could be weeks.
1:03:46 This experiment has been done every which way it seems by now.
1:03:52 Then they’re tested and then there’s another delay and then they take a test at the same
1:03:54 time that group one did.
1:04:02 So again it’s study test, long delay test for group one or study delay test, delay test
1:04:03 for group two.
1:04:09 Remember the final test is taken at the same time by everybody or group three study that
1:04:14 is they’re exposed to the material, then a long, long, long delay, then a test and then
1:04:18 the ultimate test, the test that everybody takes at the same time.
1:04:21 Can you guess which group performed best?
1:04:24 The essence of this experiment, if you’re listening to this and it’s not clear in your
1:04:28 mind is you’re either exposed to the material and tested very soon after and then take a
1:04:35 test after a delay say a week or two weeks later or you’re exposed to the material, there’s
1:04:39 a delay of a few days, then you take a test and then another few days and then you take
1:04:44 a test so it’s more evenly spaced or if you were assigned to the third group you’d study
1:04:48 you’re not going to see the material or be tested on it until a day or two before the
1:04:52 big test, then you’re tested on it, you get your answers back and then you’re tested on
1:04:53 it again.
1:04:56 You could imagine that the last group might perform best because they’re re-exposed to
1:05:00 the material, they’re told what the correct answers are so they know what they got wrong,
1:05:04 they know what they got right and then the next day they’re taking the test again.
1:05:09 I would have thought that group would perform best but it turns out the opposite is true.
1:05:14 It’s pretty wild, the best performance comes from being exposed to material, what in this
1:05:19 experiment they’re called studying, so they read a passage or they learn some math material
1:05:24 or language material or music material or motor learning, then they take a test very
1:05:29 soon after, even same day or next day and then there’s a long delay and then they take
1:05:31 the test, that group performs best.
1:05:37 Put differently, test yourself very soon, if not the same day, certainly the next day
1:05:42 or so, very soon after being exposed to material for the first time.
1:05:46 As opposed to the last group which performs worst, they perform worst.
1:05:49 Being exposed to material, then there’s a long period of time, then you’re tested on
1:05:53 that material, you are told what you got right, what you got wrong and then the next day you
1:05:55 take a test again.
1:05:59 Even with overlapping questions to the test you took just the day before and that group
1:06:05 performs worst and the group that studied had a gap test, had a gap test, they performed
1:06:06 somewhere in the middle.
1:06:07 How does this tell us?
1:06:13 What it tells us is so important, vis-a-vis neuroplasticity, vis-a-vis best learning strategies.
1:06:19 This is something that goodness, I wish I had learned when I was in graduate school, when
1:06:24 I was an undergraduate, when I was in high school and elementary school, goodness, even
1:06:29 when I was in kindergarten, I wish I’d learned this.
1:06:33 Test yourself on the material that you were just exposed to very soon after your first
1:06:41 exposure to it, because that offsets the natural forgetting of new material that the brain
1:06:42 is exposed to.
1:06:50 This is absolutely the hallmark of all the impressive data about testing as a tool for
1:06:55 learning, testing oneself or your students or being tested if you’re the student, by
1:07:01 your teacher, as a tool not just for evaluating performance, for knowing what you know and
1:07:06 don’t know but for consolidating that information in your neural circuits.
1:07:11 When I say consolidating that information in your neural circuits, I realize it’s a mouthful.
1:07:18 What we know is that this business of putting the testing soon after exposure to new material
1:07:21 is about offsetting the forgetting of that material.
1:07:25 You might say, “Wait, if that’s true, how come studying the material and then waiting
1:07:28 and then taking two tests right back to back where you’re learning the material again during
1:07:31 the test, that should be the best performing group.”
1:07:37 Well, there seems to be something fundamentally different about first exposure to material
1:07:39 versus testing yourself on that material.
1:07:41 We don’t know exactly what that is.
1:07:47 There’s some interesting neural imaging data in humans that this has to do something with
1:07:49 this notion of familiarity with material.
1:07:50 This is very simple.
1:07:57 This is easy to understand even though it involves a little bit of memory, neuroscience, nomenclature.
1:08:02 Agility with something, recognizing it is not the same thing as having agility with
1:08:07 that thing, of having mastery of that thing, is not the same thing as having mastery of
1:08:11 the material, of having committed it to memory.
1:08:15 When you read something over and over and over, you see it over and over.
1:08:16 You hear it over and over.
1:08:17 You think about it over and over.
1:08:21 Of course, you’re reading it or you’re hearing about it and you think that you’re learning
1:08:26 the material, that your neural circuits are changing but it’s a pretty passive process
1:08:33 or even if it’s a difficult chapter to read or a difficult passage of music.
1:08:39 The difference is when you’re tested on material, something happens in your performance of or
1:08:44 recalling of, if it’s just cognitive or you’re writing it down or you’re told to play the
1:08:50 music or do the motor movement, something happens in the error, the getting wrong of
1:08:56 certain things that cues your nervous system to lock in the information that you have right.
1:09:00 To remember what you have wrong so that you then correct it, which is far and away different
1:09:06 than exposure and re-exposure and re-exposure.
1:09:09 It’s a prerequisite to learning that you need to see the material for the first time.
1:09:12 You can’t just start testing yourself on material that you’ve never been exposed to.
1:09:16 I suppose you could, but you’re going to get it, I would imagine, mostly wrong.
1:09:19 We’re all wrong.
1:09:26 This business of using testing very soon after first exposure to material as a tool to study
1:09:31 in order to offset forgetting is clearly tapping into this difference between familiarity with
1:09:38 something for which we know certain brain areas are activated versus recollection, being
1:09:43 able to take that material and bring it to memory, bring it to your focused attention
1:09:45 and use that material.
1:09:48 I realize this is a bit abstract and some of this is still being parsed.
1:09:52 If you’re interested in the neuroscience of familiarity with something versus your ability
1:09:58 to actually recall something and have mastery of that material, there’s a really nice review
1:10:01 that I provide a link to in the show note caption.
1:10:02 It’s published in the journal HIPAA Campus.
1:10:06 I always chuckle at the fact that there’s a journal that’s named after a brain structure.
1:10:11 After all, as far as I know, there isn’t a journal called Retina or Amygdala.
1:10:16 I have a brief anecdote from graduate school whereby I learned that there was this journal
1:10:22 HIPAA Campus and it was my first graduate student gathering in graduate school.
1:10:28 The guy who hosted it turns out it was a luminary in the field of learning and memory.
1:10:30 I was saying, “This is ridiculous.
1:10:31 There’s a journal called HIPAA Campus.
1:10:33 Here I’m a first-year graduate student.”
1:10:34 He goes, “Yeah, there is.”
1:10:36 I said, “Yeah, that’s so silly.
1:10:41 Who are the idiots that name a journal after a brain structure?”
1:10:44 Turns out there’s also a journal called Cerebral Cortex and there’s probably one about spinal
1:10:45 cortex.
1:10:47 It turns out I was the idiot saying this.
1:10:51 The guy I was talking to, who of course was the host of the party, said, “Yeah, actually,
1:10:52 that’s my journal.
1:10:53 I founded the journal HIPAA Campus.”
1:10:54 You can look them up.
1:10:59 At this point, you’re going to take a test and it’s a super easy test.
1:11:04 I realize we’re a bit into the material and we’re all probably fatiguing a little bit,
1:11:09 marveling, I hope, at what an incredible tool testing and in particular self-testing soon
1:11:12 after being exposed to new material is.
1:11:14 The question is this.
1:11:16 By the way, this is an open-ended question.
1:11:19 You’re not supposed to know the answer because I haven’t told you the answer yet, but I want
1:11:23 you to think about this.
1:11:31 If one looks at the majority of data in this whole field of testing as a studying tool,
1:11:36 how much improvement do you think you get from testing yourself once on new material?
1:11:41 Do you think it’s a 10% improvement, a 20% improvement?
1:11:45 Here I’m just comparing to testing yourself once on material that you were just exposed
1:11:49 to for the first time versus not testing yourself at all.
1:11:51 How much do you think you improve?
1:11:56 The answer is about 50%, five, zero.
1:12:02 I can say that on the basis of the fact that in studies of musical learning, of mathematical
1:12:06 learning, of language learning, of motor learning, when subjects are exposed to new material
1:12:12 and then tested at some period of time later, the percentage of information they get right
1:12:20 or that they are able to perform something correctly diminishes over time, especially
1:12:24 because they’re not doing any practice and no testing in the intervening time.
1:12:26 This was built into these experiments.
1:12:31 Then you simply ask how much of the material was forgotten if they just were exposed to
1:12:33 the material.
1:12:38 In the case of say music learning, your teacher sits down next to you and shows you the scales
1:12:44 on the piano, but then you’re not practicing them in between versus, or perhaps another
1:12:48 example would be somebody gives you a lecture about a particular phase in history and then
1:12:51 you’re not being exposed to the material again and you’re not self-testing versus if you
1:12:57 just take one test, even a self-directed test of the material immediately after irrespective
1:13:02 of how well you perform, you have the amount of forgetting.
1:13:07 I want you to think about self-testing in this way because we’re thinking about optimal
1:13:08 studying strategies.
1:13:12 You have the amount of forgetting that would normally occur.
1:13:13 This is so important.
1:13:18 In fact, I don’t even know that most neuroscientists think about learning a neuroplasticity this
1:13:19 way.
1:13:24 Most everybody, including neuroscientists, are taught, were taught, continue to be taught,
1:13:28 that you’re exposed to new material, you focus okay, then during sleep there’s remodeling
1:13:33 of the connections, all that’s true, but we really need to think about how most information
1:13:37 that comes into our nervous system each day is forgotten.
1:13:38 Most of it is completely discarded.
1:13:44 There are some rare clinical deficits where people remember everything and I’ll tell you,
1:13:46 these people really struggle in life.
1:13:49 They do not do well in work and relationships.
1:13:55 They remember every little detail of everything and it is incredibly disruptive to their quality
1:13:56 of life.
1:13:57 It’s nothing you want.
1:14:02 You want to have a great memory for the right things.
1:14:07 When you self-test material, you have the amount of forgetting that occurs compared
1:14:09 to if you’re just exposed to the material.
1:14:15 I want you to keep that fact in mind because that fact is the one that really hit me upside
1:14:21 the head and made me realize, goodness gracious, how I wish that I’d self-tested myself on
1:14:26 material that I wanted to remember over time rather than reading it over and over.
1:14:29 I had this elaborate process for studying that I use all through college and graduate
1:14:33 school and it worked pretty well for me where I’d read and highlight, then I’d write out
1:14:36 my notes, then I would write little paragraphs about that stuff.
1:14:40 Some of that probably mimicked self-testing, indeed it had to have, and then of course
1:14:43 I would take the quizzes and I would go to office hours.
1:14:46 Once I got serious about school, I got really serious about school and of course I still
1:14:47 forget things.
1:14:51 I’ve made errors on this podcast before, in part from going too fast or making a joke
1:14:55 that people didn’t perceive as a joke, the whole story there, but in any case, of course
1:14:56 I make errors.
1:15:00 Of course, I’ve forgotten certain things and sometimes I misspeak.
1:15:01 I always strive to get things accurately.
1:15:04 We correct things in the show note captions if they’re called out to us.
1:15:10 We’re now using AI to review the podcast and adjust anywhere using insertions or actually
1:15:15 replacing those words if we need to and so on and so forth, but yes, we all forget things.
1:15:22 We all make errors, but if I had just known that testing myself on material while walking
1:15:26 out of class or soon after getting home or later that evening or the next day would allow
1:15:33 me to perform so much better on an exam, a midterm or a final exam and of course I still
1:15:36 would have studied because I was committed and you should still study as much as you
1:15:40 feel is necessary to get mastery of the material for you.
1:15:46 However, if I had known that testing oneself or being tested soon after exposure to material
1:15:50 would have the amount of forgetting even out to a year later, I definitely would have
1:15:53 saved myself a lot of time.
1:15:57 Let’s talk about some specifics of ways that you can self test or if you’re a teacher or
1:16:01 if you have good dialogue with your teacher and they are open minded, perhaps they are
1:16:09 open to hearing about what are the best forms of testing oneself as a tool for learning.
1:16:18 The best tests are open-ended short answer, very minimal prompt tests, not unlike the
1:16:25 type that we’ve taken today during this podcast, as compared to multiple choice tests.
1:16:30 Multiple choice questions allow for familiarity of names, of facts.
1:16:37 It’s going to be A, B, C, D and sometimes E is A and C and so on and so forth and within
1:16:41 each of those A, B, C, D, E answers and you’re looking for the right answer, you’re looking
1:16:46 for the familiarity, the recognition of something, yes, this, not that, okay, that’s the best
1:16:49 answer you circle C, okay, this kind of thing.
1:16:52 As opposed to an open-ended question where you have to write out your answer, you have
1:16:55 to recall the information, right?
1:17:01 It requires a much greater degree of mastery of the information than does familiarity or
1:17:04 recognition of the material.
1:17:10 So the best tests as study tools are going to be open-ended short answer questions or
1:17:12 even long answer questions.
1:17:17 Now there’s one exception to this, which are multiple choice tests that include tricks,
1:17:18 okay?
1:17:24 If you’ve ever taken the GRE, the Graduate School Entrance Exam or the LSAT or the MCAT,
1:17:28 there are some questions in there that are very straightforward, but in those standardized
1:17:34 tests, they tend to include some quote unquote trick questions in which those questions don’t
1:17:39 allow you to just recognize the correct answer and distinguish it from the other incorrect
1:17:45 answers, but rather they have answers in there that on first blush look like the right answer
1:17:51 and people have a tendency to circle those and move on or to select those and move on.
1:17:55 But if you think about the material a little more deeply, turns out those quote unquote
1:17:59 obvious answers are actually the incorrect answers.
1:18:05 So there are versions of multiple choice tests where it requires a greater degree of mastery
1:18:09 of the material where simple familiarity won’t serve you and you actually have to be able
1:18:13 to recall the different components of information leading into that.
1:18:18 But those are a bit more rare, certainly in the context of other kinds of learning like
1:18:22 musical learning, although I suppose for music theory that could be relevant.
1:18:26 But when I say music learning, I’m just kind of defaulting to the idea of the mechanics
1:18:29 of musical learning, but of course there’s music theory, et cetera.
1:18:35 So what I’m effectively saying is the ultimate exam, the final exam, the midterm exam, the
1:18:39 exam that’s administered to you rarely do you have control over the format of that exam.
1:18:41 Sometimes it’s mixed format.
1:18:46 But the different ways in which you self-test as a form of study are really key.
1:18:49 And ideally you would make these open-ended.
1:18:53 In other words, you would not simply rely on multiple choice.
1:18:57 You would rely on a form of self-testing or that you give your students or that your teacher
1:19:02 gives you that requires you to think about the material with some degree of depth, with
1:19:05 some degree of effort, and of course you’re going to get certain things wrong.
1:19:10 Now I would hope that if testing is being used as a learning tool, as opposed to just
1:19:16 for evaluation, but here we’re talking about using testing as a learning tool, that it
1:19:21 wouldn’t impact, at least not at that moment, your final performance in the course or whatever
1:19:22 it is.
1:19:25 Rather it is testing for sake of learning.
1:19:30 Now we know from the literature that students don’t like pop quizzes.
1:19:33 I gave you a few today and forgive me.
1:19:34 We don’t like pop quizzes.
1:19:40 We know this in the form of the reduction in teaching evaluation scores.
1:19:45 Having received teaching evaluation scores of different, let’s say, values over the years
1:19:49 and I always take the feedback seriously.
1:19:53 One salient comment that just leapt into my mind was the fact that I end up mentioning
1:19:56 my Bulldog Costello too often in class.
1:19:59 So here I’m mentioning him again just to get back at that one student that said I mentioned
1:20:00 too much.
1:20:01 I mentioned him as much as I want.
1:20:07 The point here is that when students evaluate their teachers, they tend to punish their
1:20:09 teachers for pop quizzes.
1:20:11 Does that mean pop quizzes aren’t effective?
1:20:13 No, but you know what’s more effective?
1:20:17 Telling students at the outset of class or telling yourself at the outset of any kind
1:20:23 of learning expedition, because this isn’t just about the classroom, that you’re going
1:20:27 to take a bunch of exams, that you’re going to use testing or quizzes, whatever you want
1:20:34 to call them, as a form of teaching and learning, and that you can expect five tests or five
1:20:39 quizzes during the course of being presented the material or that you are going to test
1:20:41 yourself every day after the material.
1:20:43 Now, sometimes you have to go from one class to the next class.
1:20:47 There isn’t an opportunity to test yourself, but guess what’s not going to be helpful?
1:20:50 Walking out of class and getting immediately onto your phone, we know that that probably
1:20:55 inhibits your ability to remember the material because it’s going to enhance forgetting because
1:21:01 you do have this key opportunity right after being exposed to new material to help offset
1:21:05 the forgetting by testing yourself on that material as soon as possible after being exposed
1:21:06 to it.
1:21:13 So again, even though I did not attend school in an era where we had smartphones and texting,
1:21:20 I recall walking out of class and just walking out of class and going on my bicycle, but
1:21:23 of course there were people to talk to, there were other things to attend to.
1:21:27 If you’re really serious about learning material, take a few seconds, maybe even a few minutes
1:21:30 after being exposed to that material and think about that material.
1:21:34 Test yourself on it, and if you find that you don’t know the material, you’re confused
1:21:37 by it or overwhelmed by it, great.
1:21:41 You just accomplished the first step in queuing your nervous system to the fact that it needs
1:21:46 to learn that material and you’ve created an opportunity for enhanced neuroplasticity,
1:21:51 which is really what all of this stuff about testing as a form of studying is about.
1:21:55 You’re going to test yourself so that you figure out what you don’t know, so that you
1:22:01 then look up that material, test yourself on it again, so that ultimately you forget
1:22:03 very little of it, if any.
1:22:06 Now there are other components to learning a neuroplasticity that I’ve talked about on
1:22:10 previous podcasts that are just too interesting not to mention, but I’m just going to mention
1:22:13 them in brief, things like GAP effects.
1:22:17 GAP effects are so cool and they’ve been demonstrated for lots of different forms of learning.
1:22:24 GAP effects are what I just did, which is to take periodic pauses in the learning of
1:22:30 material as short as five to 10 seconds, but even as long as 30 seconds during which, guess
1:22:34 what, your hippocampus, the neurons in your hippocampus, repeat information that you’ve
1:22:42 been exposed to for the first time at a rate 20 to 30 times faster than typical, just as
1:22:44 it does during rapid-eyed movement sleep.
1:22:52 So if you are a teacher and/or if you are a learner periodically throughout an episode,
1:22:56 a class, or whatever, of trying to learn new motor skills or music skills or whatever kind
1:23:03 of learning, pause and let your hippocampus generate more repetitions of that material
1:23:06 than it would otherwise if you just tried to barrel through.
1:23:11 So I realize as we’ve gone through today’s discussion that words like test and quiz,
1:23:16 evaluation, offsetting, forgetting, all of that stuff can spike people’s cortisol.
1:23:22 It can give us flashbacks to uncomfortable classroom experiences related to being called
1:23:27 on, cold called for the answer, a vicious trick that instructors play.
1:23:32 Keep in mind that testing as a form of studying, whether or not self-directed or given to you
1:23:40 by a teacher is not for sake of evaluation at the level of, okay, you get an exam at
1:23:44 the end of a lecture and then you do your best to answer those questions and then you
1:23:47 turn it in and it impacts your grade.
1:23:54 No, this is about being told or revealing to yourself how much you know and don’t know,
1:23:57 and then of course being told the correct answers so that you can compare your answers
1:24:02 to the correct answers and doing this frequently and ideally very soon after being exposed to
1:24:03 the material.
1:24:08 That’s one of the key things that I keep coming back to again and again here because it’s
1:24:13 something that frankly was not done while I was in school for whatever reason.
1:24:18 I think that’s largely because when people hear the word testing, they think of evaluation
1:24:23 and if anything, at least in the United States over the last 30 years, but in particular
1:24:28 over the last 15 years, there’s been this tendency to shift away from formal evaluation.
1:24:33 I personally believe that one can learn in many different styles and many different contexts.
1:24:39 I, of course, as a university professor, believe that for certain topics, in particular science
1:24:44 and medicine and health, but other topics as well, of course, that formal rigorous coursework
1:24:50 is by far the best way to learn information for me, but that regardless of whether or
1:24:53 not you’re learning just from YouTube or you’re learning from podcasts or you’re learning
1:25:00 from books or you’re learning from the school of life as it were, from experience that testing
1:25:06 as a form of studying is absolutely key and gosh, there’s such a beautiful body of research.
1:25:10 In fact, I’ll link to several studies, including a review entitled “Testing Enhances Learning,
1:25:16 a Review of the Literature,” as well as a beautiful article, “Test Enhanced Learning,”
1:25:19 which gets into this and there’s a wonderful book about this that I’ll also provide a link
1:25:25 to in the show note captions, all, of course, authored by researchers who have worked squarely
1:25:30 in this field and compare the data on testing as a studying tool to other forms of studying
1:25:31 and learning.
1:25:37 So it’s a really impressive literature that I do believe we all should have known about,
1:25:39 and that’s why I’m passing it on to you now.
1:25:43 Now before we wrap up, I want to make sure that I emphasize some of the other key components
1:25:49 to studying and learning that have nothing to do with testing as a studying tool.
1:25:58 And those are the role of emotion, the role of story, and the role of what’s called interleaving.
1:26:04 Now in terms of emotion, I think we all inherently understand that more emotionally laden experiences
1:26:06 are remembered more durably.
1:26:07 We tend not to forget them.
1:26:12 In fact, this is the basis of things like PTSD, post-traumatic stress disorder.
1:26:18 It is the reality that one trial learning that is exposure to something and never forgetting
1:26:26 it occurs very readily when the thing that we’re exposed to is negative or has a very
1:26:28 heavy negative emotional salient.
1:26:31 So it could be something we read or something we see.
1:26:34 Sometimes it’s something that happens to us.
1:26:37 You know, I don’t like the idea of that, but this is true.
1:26:45 Your nervous system is wired such, neuroplasticity is such that stressful experiences, because
1:26:52 they deploy such massive amounts of adrenaline, epinephrine, as well as other neuromodulators
1:26:58 allow very quickly for the milieu, the environment of the neural circuits that led up to that
1:27:03 experience to strengthen their connections with one trial, so-called one trial learning.
1:27:11 This is why, sadly, although at the same time from an adaptive perspective, we say fortunately,
1:27:17 if you were to step outside today and, God forbid, see somebody hit by a car, you would
1:27:18 remember that.
1:27:20 Chances are you would remember that forever.
1:27:26 Now, that does not mean that the emotional components of that memory are necessarily
1:27:27 going to stay within you.
1:27:33 There are tools for the treatment of PTSD, such as the different ones that come to mind
1:27:41 are systematic exposure therapy, where you’re re-exposed to that idea or memory, sometimes
1:27:47 even circumstance, with, of course, the support of a trained professional, typically a psychiatrist
1:27:53 or psychologist, and the emotional load of that experience is gradually uncoupled from
1:27:55 your memory of the experience.
1:27:58 There’s things like EMDR, there are pharmacologic approaches.
1:28:00 Some of these are combined with the sorts of things I’ve described.
1:28:03 I’ve done entire episodes about stress and PTSD.
1:28:08 Again, you can find those at hubermanlab.com by putting stress PTSD into the search function.
1:28:16 However, we know that it is the same neuromodulators, mainly epinephrine and norepinephrine, deployed
1:28:20 at massive amounts in those moments where something very stressful happens that allows
1:28:25 the neural circuits that led up to the circumstance, as well as the neural circuits that encode
1:28:31 at that visual scene and scenes like it or sounds like it, to be locked in and linked
1:28:32 to the stress response.
1:28:38 Now, what this is really all saying is that negative stuff is remembered typically the
1:28:44 first time and every time, and very durably, over time.
1:28:48 As compared to positive experiences, which as far as peak experiences go, birth of your
1:28:55 first child, a wedding, a wonderful professional or personal experience, those two can be
1:29:01 one trial learning and memory, but most things that we are exposed to are not at those extremes,
1:29:03 either negative or positive.
1:29:11 However, we know that any kind of story, any kind of emotional emphasis on material, either
1:29:16 in the delivery of that material, but certainly in the way that that material is perceived
1:29:20 by you, like getting really excited about something you want to learn or thinking something
1:29:26 is really awful, is likely to be more readily and stably committed to your memory.
1:29:30 That’s because of these neuromodulators like epinephrine and norepinephrine, but other
1:29:34 neuromodulators as well, that wire those experiences into your neural circuits.
1:29:38 Again, these neuromodulators, epinephrine, norepinephrine, we also hear about acetylcholine,
1:29:45 dopamine, et cetera, they can operate at low levels and sort of background levels.
1:29:51 They can create subtle fluctuations in mood, focus and attention, or they can create massive
1:29:54 shifts in mood, focus and attention, depending on their levels, their timing and much, much
1:29:55 more.
1:30:01 The point here is that if you’re a teacher and/or if you are a learner, paying attention
1:30:05 to your internal state as you’re trying to learn is very key.
1:30:09 We’ve all had that teacher, that lecture that just kind of drones things out in monotone.
1:30:14 If you need to learn the material coming out of a source like that, person or otherwise,
1:30:18 you’re going to have to ramp up your level of internal attention consciously in order
1:30:24 to bring about some emotional salience, some intensity to the way it’s perceived.
1:30:29 You can do that just through your own thinking, as opposed to the situation where you have
1:30:33 a super dynamic teacher who’s telling you things with wide eyes and perhaps even cracking
1:30:34 jokes.
1:30:38 By the way, the teachers that crack jokes get lower teacher evaluations than those that
1:30:39 don’t crack jokes or swear.
1:30:40 Did you know that?
1:30:44 The teachers that crack jokes and swear, they’re perceived as more likable, but they get lower
1:30:46 overall evaluations typically.
1:30:51 They’re seen as less professional and therefore less good teachers by their students.
1:30:56 So I try not to make too many jokes or swear in my lectures.
1:31:02 The point being that we all have those really wonderful dynamic teachers, yes, it’s much
1:31:04 easier to learn and remember that material.
1:31:08 You still need to test yourself on it, but it’s much easier to learn that material for
1:31:10 the very reasons I say it before.
1:31:15 It’s a lesser example of more deployment of the neuromodulators in you, the learner that
1:31:18 is exposed to that material.
1:31:23 So emotion matters, so much so that in a beautiful review about learning a memory from the great
1:31:28 James McGaw, one of the luminaries in modern neuroscience and psychology of memory, he
1:31:35 talked about a medieval practice, this is pretty wild, whereby people and kids, kids
1:31:41 are people of course, but adults and kids were taught information and then thrown, literally
1:31:43 thrown into cold water.
1:31:44 Why?
1:31:48 To deploy adrenaline and consolidate memory of the material they were exposed to.
1:31:53 Now I know we’ve covered deliberate cold exposure on this podcast before, no, I’m not
1:31:57 saying you need to do a cold plunge after being exposed to new material, but guess what?
1:32:02 They were doing that many hundreds of years ago and it makes sense logically based on
1:32:08 all our understanding of the neurobiology underlying things like PTSD, underlying emotion
1:32:14 laden memory formation and consolidation and our ability to remember things that were emotionally
1:32:17 laden, much better than things that were less emotionally laden.
1:32:22 So if you want to take a cold shower after learning some material or even better, testing
1:32:27 yourself mentally on that material while in a cold shower or cold plunge, you certainly
1:32:28 can.
1:32:30 Just don’t stay in there too long.
1:32:33 These best practices, if you want to know what those best practices are for deliberate
1:32:37 cold exposure, you can check out our deliberate cold exposure newsletter at hubermanlab.com.
1:32:38 It’s completely zero cost.
1:32:40 You don’t even need to sign up.
1:32:44 You simply go to newsletter in the menu tab and you can find that PDF.
1:32:48 And now because you are becoming proficient in an understanding of neuroplasticity and
1:32:52 learning and testing and neuromodulators like epinephrine, yes, drinking caffeine will increase
1:32:55 your levels of epinephrine.
1:32:59 Not strikingly so, but enough that it probably helps you learn things a little bit better.
1:33:01 Did you drink the coffee after?
1:33:04 Listen, that’s getting a little bit too down in the details.
1:33:09 The most important components to learning are that you be alert so that you can attend,
1:33:13 so you can pay attention to the material you’re trying to learn and then testing yourself later.
1:33:18 And of course, the other component, which is getting sufficient amounts of great sleep
1:33:19 each night.
1:33:22 And I highly recommend doing NSDR.
1:33:24 I mentioned GapFX before.
1:33:25 Those are very, very cool.
1:33:28 I just used another one now.
1:33:33 And the final tool for studying that I believe is not discussed enough and is a bit counterintuitive,
1:33:38 so it’s a fun one to just mention and that perhaps you can explore in your own studying
1:33:41 and learning adventures is interleaving of information.
1:33:44 This one’s kind of wild actually.
1:33:51 Turns out that if your instructor or you takes information about something that they’re trying
1:33:55 to teach you or you’re trying to learn, maybe it’s piano, maybe it’s neuroscience, maybe
1:33:57 it’s how to learn better.
1:34:02 And every once in a while throws in a little anecdote about something, let’s just say.
1:34:09 Or mention something about the Olympics or incorporate something that seems pseudo-random
1:34:13 because it’s not actually related to the material you’re trying to learn.
1:34:18 Turns out that that acts not as a gap in the same sense that GapFX, which are times in
1:34:23 which you do nothing in order to get more repetitions of the material you just heard
1:34:25 in your hippocampus.
1:34:30 But rather those breaks of interleaving information, not just getting a steady barrage like drinking
1:34:34 from a fire hose of new information from start to finish.
1:34:42 Turn out to enhance overall learning ability probably we think at a mechanistic level because
1:34:46 the neural circuits are able to generate more repetition similar to GapFX.
1:34:53 But actually in a very interesting way also because by injecting other information that
1:34:58 seems totally unrelated, random or pseudo-random.
1:35:03 It allows the brain areas that are responsible for encoding information to take whatever new
1:35:08 information you’re learning and to incorporate it with existing knowledge or even distantly
1:35:09 related knowledge.
1:35:12 So does this mean that you should learn math and history in the same lecture?
1:35:16 Well, I think that might be a bit overwhelming kind of like drinking from two fire hoses.
1:35:22 Here we’re talking about interleaving challenging information that’s new to you with little
1:35:26 anecdotes, little bits of information that perhaps are new to you but don’t require a
1:35:27 lot of challenge.
1:35:31 Which is of course why every once in a while I throw in a little anecdote about my bulldog
1:35:34 or learning neuroanatomy or something of that sort.
1:35:39 It’s not just to provide a break, it’s to provide examples that are related but not central
1:35:43 to the material that we’ve been talking about today, which is all about how to study and
1:35:45 learn optimally.
1:35:51 Okay, so I realize that many of you are not students any longer although some of you are.
1:35:53 But in many ways we are all students.
1:35:57 We are all constantly being exposed to all sorts of information out in the world and
1:36:01 goodness knows, thank goodness we don’t remember it all.
1:36:05 But there is of course information that we would like to remember, that we would really
1:36:10 like to consolidate in our memory and be able to have some mastery over.
1:36:14 Earlier I said I would distinguish between unskilled, skilled mastery and virtuosity
1:36:15 and I’ll do that now.
1:36:21 Unskilled of course means that we have limited understanding, let alone ability to use information,
1:36:26 skilled typically means we know and can recognize and use information in basic ways or even
1:36:28 advanced ways.
1:36:32 Mastery typically means that we have close to the full depth of knowledge in a given
1:36:35 area and that we can use it pretty flexibly.
1:36:41 And virtuosity, at least my definition of virtuosity is where we actually have such mastery of
1:36:48 material that we can use it in ways that we still don’t even know how we can use, meaning
1:36:54 that we can inject elements or we even invite elements of uncertainty and kind of spontaneity
1:36:55 into the use of that material.
1:36:59 Here I’m thinking of great musicians, I’m thinking of great athletes where they know
1:37:02 all the plays, they know all the moves, it’s all scripted into their nervous system and
1:37:05 they can deploy those at any time so they have real mastery.
1:37:13 But in order to display their incredible abilities, their virtuosity, they actively invite in
1:37:18 the X factor, the uncertainty such that sometimes they find themselves playing their instrument
1:37:23 or singing or performing athletically or mathematically or what have you in ways that
1:37:26 even surprise them.
1:37:31 And that of course is a lot to expect of ourselves, I think most of us would be content
1:37:37 to have skill and mastery of the things that we care about and should we achieve virtuosity,
1:37:38 then wonderful.
1:37:43 But one of the main points of today’s discussion was to arm you with an understanding of neuroplasticity
1:37:48 in the context of studying and learning to really understand that so much of learning
1:37:54 stably and consolidating information over time is to offset the forgetting process.
1:37:59 And that testing is not just a tool for evaluating our knowledge but rather a tool for evaluating
1:38:02 and reinforcing and building our knowledge.
1:38:08 Put differently that testing is an excellent tool if not the best tool for studying.
1:38:12 And I think that’s an important reframe that others have brought about and that I really
1:38:17 want to highlight, underline and boldface during today’s discussion.
1:38:21 It’s one that I certainly wish I had applied more in my educational trajectory and it’s
1:38:28 one that I plan to deploy further in my seeking out of new knowledge in terms of the podcast
1:38:32 and neuroscience but in other areas of my life as well because from the existing literature
1:38:38 and hopefully from the way it was presented to you today, you probably realize that it
1:38:45 is near infinite if not infinite that we can apply testing as a tool for studying, self-testing,
1:38:49 testing of others, using testing as a way to really probe what we know and don’t know
1:38:52 and to really offset that forgetting process.
1:38:58 And in that sense, it is really nicely aligned with what we know about neuroplasticity and
1:39:03 it’s also something that we can use freely and that you can use covertly, that you can
1:39:10 apply in your own seeking out of knowledge and new skills of all kinds classroom or otherwise.
1:39:14 If you’re learning from and/or enjoying this podcast, please subscribe to our YouTube channel.
1:39:17 That’s a terrific zero cost way to support us.
1:39:21 Another terrific zero cost way to support us is to follow the podcast on both Spotify
1:39:22 and Apple.
1:39:25 And on both Spotify and Apple, you can leave us up to a five star review.
1:39:29 Please check out the sponsors mentioned at the beginning and throughout today’s episode.
1:39:32 That’s the best way to support this podcast.
1:39:36 If you have questions for me or comments about the podcast or guest or topics that you’d
1:39:39 like me to consider for the Huberman Lab podcast, please put those in the comments section
1:39:40 on YouTube.
1:39:42 I do read all the comments.
1:39:44 For those of you that haven’t heard, I have a new book coming out.
1:39:46 It’s my very first book.
1:39:50 It’s entitled Protocols and Operating Manual for the Human Body.
1:39:52 This is a book that I’ve been working on for more than five years and that’s based
1:39:58 on more than 30 years of research and experience and it covers protocols for everything from
1:40:04 sleep to exercise to stress control protocols related to focus and motivation.
1:40:09 And of course, I provide the scientific substantiation for the protocols that are included.
1:40:13 The book is now available by presale@protocallsbook.com.
1:40:15 There you can find links to various vendors.
1:40:17 You can pick the one that you like best.
1:40:22 Again, the book is called Protocols and Operating Manual for the Human Body.
1:40:26 If you’re not already following me on social media, I’m Huberman Lab on all social media
1:40:27 platforms.
1:40:31 So that’s Instagram, ex formerly known as Twitter, Threads Facebook and LinkedIn.
1:40:36 And on all those platforms, I cover science and science related tools, some of which overlaps
1:40:40 with the content of the Huberman Lab podcast but much of which is distinct from the content
1:40:41 on the Huberman Lab podcast.
1:40:44 Again, that’s Huberman Lab on all social media channels.
1:40:48 If you haven’t already subscribed to our neural network newsletter, our neural network
1:40:53 newsletter is a zero cost monthly newsletter that has protocols which are one to three
1:40:59 page PDFs that describe things like optimizing your sleep, how to optimize your dopamine,
1:41:00 deliberate cold exposure.
1:41:04 We have a foundational fitness protocol that describes resistance training, sets and reps
1:41:08 and all of that as well as cardiovascular training that’s supported by the scientific
1:41:12 research and we have protocols related to neuroplasticity and learning.
1:41:16 Again, you can find all that at completely zero cost by going to HubermanLab.com, go
1:41:21 to the menu tab in the right corner, scroll down to newsletter, you’re putting your email
1:41:24 and we do not share your email with anybody.
1:41:29 Thank you once again for joining me for today’s discussion all about how to study and learn
1:41:33 and last but certainly not least, thank you for your interest in science.
1:41:38 [Music]
Chào mừng bạn đến với Podcast của Lab Huberman, nơi chúng ta thảo luận về khoa học và các công cụ dựa trên khoa học cho cuộc sống hàng ngày. Tôi là Andrew Huberman, và tôi là giáo sư sinh lý thần kinh và nhãn khoa tại Trường Y Stanford. Hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về cách học và nghiên cứu. Cụ thể, dữ liệu khoa học cho thấy cách tốt nhất để học nhằm ghi nhớ thông tin và có thể sử dụng thông tin đó một cách hiệu quả trong các lĩnh vực khác nhau của cuộc sống bạn. Vì vậy, đối với những ai vẫn đang đi học, bất kể ở giai đoạn nào, cuộc thảo luận hôm nay sẽ rất hữu ích cho bạn. Tuy nhiên, ngay cả khi bạn không chính thức theo học bất kỳ trường lớp nào vào lúc này, cuộc thảo luận hôm nay cũng sẽ cực kỳ hiệu quả để bạn có thể học và tiếp thu thông tin tốt hơn từ, chẳng hạn như, internet hoặc podcast hoặc bất kỳ lĩnh vực nào trong cuộc sống mà bạn đang tìm kiếm để học hỏi và sử dụng kiến thức mới.
Bây giờ, một trong những điều quan trọng nhất mà bạn sẽ học hôm nay là rằng việc học, tức là những phương pháp học tốt nhất, không phải là điều trực giác. Vì vậy, trước khi chúng ta đi sâu vào, hãy nhớ rằng bất cứ điều gì bạn tin về cách học tốt nhất cho bạn có thể là không chính xác. Tôi cũng phải thừa nhận rằng điều này đã khiến tôi cảm thấy khiêm tốn khi tôi bắt đầu tìm hiểu tài liệu này, vì là một người đã là sinh viên trong nhiều năm và theo một cách nào đó vẫn xem mình là một sinh viên của khoa học và thông tin sức khỏe nhờ vào podcast này, và chắc chắn là một người vẫn giảng dạy các khóa học đại học, cả cho sinh viên y khoa và sinh viên sau đại học cũng như sinh viên đại học tại Stanford, tôi nghĩ rằng tôi đã hiểu toàn bộ quá trình giảng dạy và học tập, nhưng tôi cũng đã học được rằng nó hoàn toàn không phải là điều trực giác. Thực tế, hầu hết những gì chúng ta tin về cách học tốt nhất đều hoàn toàn sai lầm. May mắn thay, hôm nay, bạn sẽ học được những cách tốt nhất để học. Hóa ra có một tài liệu phong phú về điều này đã tồn tại hơn một trăm năm và dữ liệu thì vô cùng thú vị và cực kỳ có thể áp dụng.
Thật sự thú vị khi các lĩnh vực giáo dục, tâm lý học và khoa học thần kinh giờ đây đã cùng nhau định nghĩa những chiến lược tối ưu để học tập và nghiên cứu.
Trước khi bắt đầu, tôi muốn nhấn mạnh rằng podcast này tách biệt với vai trò giảng dạy và nghiên cứu của tôi tại Stanford. Tuy nhiên, đây là một phần trong mong muốn và nỗ lực của tôi nhằm cung cấp thông tin về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học cho công chúng mà không mất phí.
Theo chủ đề đó, tôi muốn cảm ơn các nhà tài trợ của podcast hôm nay. Nhà tài trợ đầu tiên của chúng ta là AteSleep. AteSleep sản xuất các lớp đệm thông minh với khả năng làm mát, sưởi ấm và theo dõi giấc ngủ.
Tôi đã nói nhiều lần trước đây trong podcast này về nhu cầu thiết yếu phải có giấc ngủ, cả về số lượng và chất lượng giấc ngủ. Giờ đây, một trong những điều quan trọng để có một giấc ngủ ngon là nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải giảm khoảng một đến ba độ để bạn có thể ngủ sâu và giữ được giấc ngủ.
Để thức dậy với cảm giác sảng khoái, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải tăng khoảng một đến ba độ. Một trong những cách tốt nhất để đảm bảo tất cả những điều đó xảy ra là kiểm soát nhiệt độ của môi trường ngủ của bạn và với AteSleep, điều đó rất dễ dàng.
Bạn lập trình nhiệt độ mà bạn muốn vào đầu, giữa và cuối đêm và đó là nhiệt độ mà bạn sẽ ngủ và nó sẽ theo dõi giấc ngủ của bạn. Nó cho bạn biết bạn đang có bao nhiêu giấc ngủ sóng chậm, bao nhiêu giấc ngủ chuyển động mắt nhanh, điều này rất quan trọng và tất cả những điều đó cũng giúp bạn điều chỉnh các thông số chính xác mà bạn cần để có được giấc ngủ tốt nhất có thể cho mình.
Tôi đã ngủ trên lớp đệm AteSleep hơn ba năm nay và nó đã hoàn toàn biến đổi giấc ngủ của tôi theo chiều hướng tích cực. AteSleep gần đây đã ra mắt lớp đệm thế hệ mới nhất của họ, Pod 4 Ultra.
Bìa Pod 4 Ultra đã cải thiện khả năng làm mát và sưởi ấm, công nghệ theo dõi giấc ngủ với độ chính xác cao hơn và bìa Pod 4 có khả năng phát hiện tiếng ngáy, tự động nâng đầu bạn lên một vài độ để cải thiện lưu thông không khí và ngăn chặn tiếng ngáy của bạn.
Nếu bạn muốn thử bìa đệm AteSleep, bạn có thể truy cập AteSleep.com/huberman để tiết kiệm 350 đô la cho Pod 4 Ultra của họ.
AteSleep hiện đang giao hàng đến Mỹ, Canada, Vương quốc Anh, một số quốc gia ở EU và Úc.
Một lần nữa, đó là AteSleep.com/huberman.
Tập hôm nay cũng được tài trợ bởi BetterHelp.
BetterHelp cung cấp liệu pháp chuyên nghiệp với một nhà trị liệu có giấy phép hoàn toàn trực tuyến.
Tôi đã tham gia liệu pháp hàng tuần trong hơn 30 năm.
Ban đầu, tôi không có sự lựa chọn.
Đó là điều kiện để được phép ở lại trường, nhưng khá sớm tôi nhận ra rằng liệu pháp là một thành phần cực kỳ quan trọng cho sức khỏe tổng thể.
Thực tế, tôi coi việc thực hiện liệu pháp thường xuyên quan trọng như việc tập thể dục đều đặn.
Hiện tại, có ba điều cơ bản mà liệu pháp tuyệt vời cung cấp.
Đầu tiên, nó cung cấp mối quan hệ tốt với một người mà bạn có thể tin tưởng và nói chuyện về những vấn đề quan trọng nhất đối với bạn.
Thứ hai, nó có thể cung cấp hỗ trợ dưới dạng hỗ trợ cảm xúc hoặc hướng dẫn có định hướng.
Và thứ ba, liệu pháp chuyên gia nên cung cấp những hiểu biết.
Với BetterHelp, họ giúp bạn dễ dàng tìm thấy một nhà trị liệu chuyên gia với những thành phần quan trọng của liệu pháp.
các buổi huấn luyện, các phiên yoga-needra, và nhiều hơn nữa.
Tôi bắt đầu thực hành thiền khi tôi khoảng 15 tuổi, và nó đã có một tác động sâu sắc đến cuộc sống của tôi.
Đến bây giờ, có hàng ngàn nghiên cứu chất lượng được đánh giá ngang hàng nhấn mạnh rằng thiền chánh niệm có thể hữu ích như thế nào trong việc cải thiện sự tập trung, quản lý căng thẳng và lo âu, cải thiện tâm trạng của chúng ta, và nhiều điều khác nữa.
Trong những năm gần đây, tôi bắt đầu sử dụng ứng dụng Waking Up cho các buổi thiền của mình vì tôi thấy đây là một nguồn tài nguyên tuyệt vời giúp tôi thực sự duy trì sự nhất quán trong việc thực hành thiền.
Nhiều người bắt đầu một thực hành thiền và trải nghiệm một số lợi ích, nhưng cũng có nhiều người gặp khó khăn trong việc duy trì thực hành đó.
Điều mà tôi và rất nhiều người khác yêu thích về ứng dụng Waking Up là nó có rất nhiều thiền khác nhau để lựa chọn, và những buổi thiền đó có độ dài khác nhau.
Vì vậy, nó rất dễ dàng để duy trì thực hành thiền của bạn, cả từ góc độ mới mẻ.
Bạn không bao giờ cảm thấy nhàm chán với những buổi thiền đó.
Luôn có điều gì đó mới mẻ để khám phá và học hỏi về bản thân cũng như về hiệu quả của thiền.
Và bạn luôn có thể sắp xếp thời gian thiền vào lịch trình của mình, ngay cả khi bạn chỉ có hai hoặc ba phút mỗi ngày để thiền.
Tôi cũng rất thích thực hiện yoga-needra, hoặc đôi khi được gọi là nghỉ ngơi sâu không ngủ, trong khoảng 10 hoặc 20 phút, vì đây là một cách tuyệt vời để phục hồi sức sống tinh thần và thể chất mà không có sự mệt mỏi mà một số người trải nghiệm khi họ thức dậy từ một giấc ngủ ngắn thông thường.
Nếu bạn muốn thử ứng dụng Waking Up, hãy truy cập vào wakingup.com/huberman, nơi bạn có thể truy cập dùng thử miễn phí trong 30 ngày.
Một lần nữa, đó là wakingup.com/huberman để truy cập dùng thử miễn phí trong 30 ngày.
Được rồi, hãy nói về cách tốt nhất để học tập và nghiên cứu.
Và tất nhiên, mọi người có những phong cách học tập khác nhau.
Một số người thích học qua việc đọc.
Một số người thích học theo nhóm.
Một số người thích đánh dấu.
Một số người tự gọi mình là người học theo âm thanh.
Một số người coi mình là người học theo hình ảnh. Và bạn biết không? Khi nhìn vào nghiên cứu về các phong cách học ưa thích, hầu hết mọi thứ đều tan biến. Hóa ra, cách tốt nhất để học và tiếp thu kiến thức không được xác định bởi phương tiện mà tài liệu đến, cho dù đó là âm thanh hay hình ảnh hay kết hợp, cho dù bạn xem lại các slide hay sách giáo khoa, hoặc xem các video ngắn. Hóa ra, cách tốt nhất để học và tiếp thu kiến thức là truy cập vào các thành phần của hệ thống trí nhớ của bạn để chống lại việc quên. Đây là một chủ đề mà tôi sẽ quay lại nhiều lần trong tập hôm nay. Thay vì nghĩ về việc học để tiếp thu và giữ lại thông tin, tôi muốn bạn nghĩ về việc học để chống lại quá trình quên tự nhiên mà mọi người đều trải qua khi họ tiếp xúc với tài liệu mới dưới bất kỳ hình thức nào, học nhận thức hay vận động, học nhạc, toán, v.v. Được chứ? Vì vậy, hãy ghi nhớ điều này trong suốt tập hôm nay. Cách tốt nhất để học là nghĩ về việc chống lại việc quên thông tin mới. Bạn đang cố gắng tiêm phòng chống lại việc quên. Đó là cách để nhớ mọi thứ. Đó là cách để thành thạo chúng. Và tôi sẽ dạy bạn cách làm điều đó tốt nhất bằng cách sử dụng dữ liệu thu thập từ tài liệu được đánh giá ngang hàng. Bây giờ, trước khi làm điều đó, tôi muốn nói về việc học là gì. Tôi hứa sẽ làm điều này ngắn gọn vì tôi đã đề cập đến việc học và cái gọi là tính dẻo của não trước đây trong podcast này. Đối với những ai đã nghe những cuộc thảo luận đó, điều này sẽ là một sự ôn tập. Đối với những ai chưa nghe những cuộc thảo luận đó, điều này sẽ đủ chi tiết để bạn có thể tiếp thu tất cả thông tin còn lại trong tập hôm nay. Tính dẻo của não là một đặc điểm tuyệt vời của hệ thần kinh của bạn, bao gồm cả não và tủy sống, đó là khả năng của hệ thần kinh của bạn thay đổi để đáp ứng với trải nghiệm. Vì vậy, bất kỳ hình thức học nào cũng liên quan đến tính dẻo của não.
Chúng ta đôi khi nghe đến thuật ngữ tính dẻo não, hai từ, hoặc tính dẻo não. Những điều này về cơ bản là giống nhau. Sự thay đổi nằm ở tính dẻo não ở cấp độ tế bào, mà chúng ta gọi là nơ-ron hoặc tế bào thần kinh, thường liên quan đến ba cơ chế khác nhau. Một là sự củng cố của một số kết nối nhất định, mà chúng ta gọi là kết nối synap. Synap là vị trí giữa các nơ-ron nơi chúng giao tiếp với nhau. Thực tế, đó là một khoảng trống giữa các nơ-ron. Về mặt kỹ thuật, nó được gọi là khe synap. Đó là một khoảng trống. Và trong khoảng trống đó, các hóa chất được truyền qua khoảng trống đó cho phép một nơ-ron kích hoạt các nơ-ron khác hoặc nhiều nơ-ron kích hoạt nhiều nơ-ron khác hoặc ức chế hoạt động của các nơ-ron khác. Vì vậy, một hình thức của tính dẻo não là sự củng cố các kết nối giữa các nơ-ron. Một hình thức khác của tính dẻo não là sự suy yếu của các kết nối giữa các nơ-ron. Và một hình thức thứ ba của tính dẻo, thường được thảo luận trên các phương tiện truyền thông, nhưng thực sự rất hiếm trong hệ thần kinh, đặc biệt là hệ thần kinh trưởng thành của con người, là sự tạo ra nơ-ron mới hoặc việc bổ sung các nơ-ron mới. Hãy để tôi nói rõ điều này ngay từ đầu vì việc bổ sung các nơ-ron mới, một lần nữa, thu hút rất nhiều sự chú ý trong các bài báo truyền thông, nhưng nó chỉ chịu trách nhiệm cho một lượng gần như không đáng kể của loại tính dẻo não quan trọng cho cuộc thảo luận hôm nay hoặc, thực tế, cho hầu hết tất cả các cuộc thảo luận. Đúng là bạn có một tập hợp nơ-ron chuyên biệt trong củ khứu giác của bạn chịu trách nhiệm cho khứu giác, cũng như một tập hợp nơ-ron chuyên biệt trong vùng gọi là gyrus dentate của hồi hải mã, một khu vực của não quan trọng cho trí nhớ, nơi mà các nơ-ron mới dường như được bổ sung trong suốt cuộc đời. Nhưng đây không phải là cơ chế chính mà qua đó việc học và trí nhớ diễn ra ở con người. Thay vào đó, cơ chế chính mà qua đó việc học và trí nhớ diễn ra ở con người là sự củng cố các kết nối hiện có và sự suy yếu của các kết nối hiện có hoặc sự hình thành của…
Các kết nối mới giữa các nơ-ron đã tồn tại, chứ không phải là các nơ-ron mới. Việc loại bỏ hoặc làm yếu các kết nối giữa các nơ-ron là một thành phần quan trọng của tính linh hoạt thần kinh (neuroplasticity) và điều này rất quan trọng cho cuộc thảo luận hôm nay. Tôi muốn nhấn mạnh rằng khi chúng ta nghe về việc làm yếu các kết nối, chúng ta thường nghĩ, “À, điều đó có nghĩa là quên,” hoặc, “Điều đó có nghĩa là não bộ đang trở nên kém hơn.” Tuy nhiên, rất nhiều tính linh hoạt thần kinh mà ví dụ như, việc tiếp thu một kỹ năng vận động mới thực sự phản ánh sự loại bỏ các kết nối.
Vì vậy, chúng ta không muốn gán bất kỳ giá trị nào vào cuộc thảo luận về việc thêm các kết nối mới hay loại bỏ các kết nối cũ. Hãy để nó ở mức độ cơ học này. Khi bạn nghe về tính linh hoạt thần kinh, hãy biết rằng nó có thể là hậu quả của việc củng cố các kết nối cũng như làm yếu các kết nối và rằng việc củng cố các kết nối trong hệ thần kinh hay làm yếu các kết nối không thể trực tiếp liên quan đến việc hình thành hoặc loại bỏ, chẳng hạn như, ký ức hay thông tin. Hãy biết rằng đây là những cơ chế quan trọng.
Thực tế, nếu bạn nhìn vào một em bé, giả sử, tôi không biết, chín tháng tuổi, kỹ năng vận động của chúng thường không tốt lắm so với kỹ năng vận động mà đứa trẻ đó sẽ có khi chúng sáu hoặc bảy tuổi. Chỉ cần nhìn vào một đứa trẻ cố gắng ăn mì spaghetti hoặc một cái gì đó tương tự hoặc ăn bất cứ thứ gì khi chúng còn là một em bé nhỏ so với một đứa trẻ mới biết đi, một đứa trẻ nhỏ, một thanh thiếu niên hay một thiếu niên. Bạn biết đấy, mặc dù cách cư xử ở bàn ăn của một số thanh thiếu niên và một số người lớn có thể không tốt, nhưng họ vẫn thể hiện các chuyển động vận động chính xác hơn nhiều so với khi họ còn là một em bé, tất nhiên rồi. Và tin hay không thì tùy, sự cải thiện trong sự phối hợp vận động mà người ta quan sát thấy ở con người và các loài khác, từ khi sinh ra cho đến tuổi thanh thiếu niên và trưởng thành chủ yếu là phản ánh của việc loại bỏ. Đúng vậy.
Việc loại bỏ các kết nối thần kinh trái ngược với việc hình thành các kết nối thần kinh. Tuy nhiên, những kết nối thần kinh còn lại trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Chúng trở nên đáng tin cậy hơn rất nhiều. Được rồi. Đó là bối cảnh cơ chế cho tất cả những gì chúng ta sẽ nói hôm nay, đó là cách để học và ghi nhớ. Và như tôi đã đề cập trước đó trong phần giới thiệu của mình, hầu hết việc học và ghi nhớ tài liệu mới là về việc bù đắp cho quá trình quên tự nhiên xảy ra bất cứ khi nào chúng ta nghe thông tin mới. Vì vậy, để phù hợp với chủ đề chính sẽ tự tiết lộ trong cuộc thảo luận hôm nay, ngay bây giờ và vì những lý do sẽ trở nên rõ ràng sau này, tôi muốn bạn làm một bài kiểm tra ngắn. Ngay khi mọi người nghe đến bài kiểm tra hoặc kiểm tra, thường thì điều đó làm tăng adrenaline của họ. Họ bắt đầu cảm thấy căng thẳng, nhưng đừng lo lắng, bạn sẽ giữ câu trả lời của mình cho riêng mình và bạn làm điều này vì một mục đích rất cụ thể. Đây là câu hỏi của tôi. Đây là một bài kiểm tra gồm hai câu hỏi. Có bao nhiêu cách khác nhau về mặt cơ chế mà tính dẻo của thần kinh xảy ra? Có phải là một cơ chế, hai cơ chế, hay ba cơ chế, hay là bốn hoặc năm? Được rồi. Bạn có thể nhớ trong đầu hai trong ba thay đổi chính mà hệ thần kinh có thể trải qua, phản ánh tính dẻo của thần kinh không? Được rồi. Vậy câu trả lời cho câu hỏi là có ba cách khác nhau về tính dẻo của thần kinh như bạn nhớ hoặc có thể bạn không thể nhớ. Và nhân tiện, nếu bạn không thể nhớ ba cách khác nhau về tính dẻo của thần kinh hoặc các cơ chế cơ bản của tính dẻo thần kinh, điều đó cũng không sao. Như bạn sẽ sớm nhận ra, việc nhận ra những sai sót trong việc giữ thông tin của bạn là một cách quan trọng và rất hữu ích để giữ lại nhiều thông tin hơn, ngay cả khi bạn đã trả lời sai hoặc bạn không biết. Thực tế, đặc biệt là nếu bạn đã trả lời sai hoặc bạn không biết. Vì vậy, ba cách là tăng cường các kết nối thần kinh, thứ hai, là làm yếu đi.
các kết nối thần kinh, và thứ ba, thông qua sự tạo ra tế bào thần kinh mới.
Tại sao tôi lại cung cấp bài kiểm tra này?
Tại sao tôi lại kiểm tra bạn?
Chà, như bạn sẽ sớm nhận ra, nếu bạn nhìn vào toàn bộ nghiên cứu về cách tốt nhất để học tập và nghiên cứu, nó liên quan đến việc làm chính xác những gì chúng ta vừa làm, đó là thường xuyên dừng lại và kiểm tra bản thân về tài liệu mà bạn đã học.
Kiểm tra không chỉ là một cách để đánh giá kiến thức mà bạn đã tiếp thu và kiến thức nào bạn chưa thể tiếp thu.
Nó cũng hóa ra là công cụ tốt nhất để chống lại việc quên bất kỳ điều gì.
Và tôi sẽ đi vào dữ liệu hỗ trợ cho tuyên bố đó trong một chút.
Vì vậy, có, hôm nay chúng ta sẽ đi vào một chút khái niệm về việc học, theo nghĩa là chúng ta sẽ tìm hiểu về các chiến lược học tập tối ưu và áp dụng chúng khi chúng ta đi qua podcast này và hãy biết rằng sẽ không có bài kiểm tra nào ở cuối, mặc dù bạn có thể tự kiểm tra bản thân ở cuối.
Tôi sẽ cung cấp cho bạn một công cụ tuyệt vời không tốn chi phí, rất nhanh mà bạn có thể sử dụng để đánh giá kiến thức của bạn và khả năng học tập và nghiên cứu tốt hơn như một hệ quả của việc đã nghe podcast này so với việc bạn không nghe podcast này.
Vì vậy, nếu có bất kỳ động lực nào để nghe đến cuối, thì đó chính là động lực.
Được rồi, hãy nói về một số khía cạnh thực tiễn khác của việc học tập và nghiên cứu.
Tôi biết có rất nhiều bạn ở đó muốn học và muốn tìm ra các chiến lược học tập tốt nhất đang cố gắng suy nghĩ về cách cấu trúc ngày của bạn hoặc bạn nên học bao nhiêu hoặc khi nào nên học.
Hãy để tôi nói về những điều quan trọng nhất trước.
Sự dẻo dai của não bộ và việc học, tức là chuyển đổi nỗ lực học tập của bạn thành việc giữ lại kiến thức là một quá trình hai bước.
Bạn có thể đã nghe về sự tham gia tích cực. Đó chỉ là một cụm từ hoa mỹ cho sự tập trung, cho việc thực sự chú ý đến thông tin mà bạn đang cố gắng học.
Và điều này rất quan trọng bất cứ khi nào bạn cố gắng học thông tin mới.
Vì vậy, sự tập trung đi đôi với sự tỉnh táo.
Bạn không thể tập trung nếu bạn không tỉnh táo. Đây là điều kiện tiên quyết. Vì vậy, bạn cần phải tỉnh táo và bạn cần phải tập trung để có thể chú ý đến thông tin mà bạn đang cố gắng học. Thực tế, quá trình tập trung và chú ý sẽ kích thích hệ thần kinh của bạn rằng điều gì đó là quan trọng, rằng có điều gì đó khác biệt về bất kỳ trải nghiệm cảm giác nào mà bạn đang có khi bạn tập trung và chú ý, dù đó là thông tin bạn đang nghe hay đang nhìn, hoặc cả hai, tín hiệu đó ở mức độ hóa chất thần kinh trong não và cơ thể của bạn sẽ báo cho các nơ-ron rằng, “Này, bạn sẽ phải thay đổi.” Bạn sẽ phải thay đổi các kết nối của mình, hoặc làm cho chúng mạnh hơn hoặc yếu hơn, hoặc kết hợp cả hai điều đó để đảm bảo rằng hệ thần kinh của bạn có thể giữ lại và sử dụng thông tin vào một thời điểm trong tương lai. Đó là bước đầu tiên, và tất nhiên, như một phần của bước đầu tiên, hầu hết mọi người, khi họ nghe về các chiến lược học tập tối ưu, họ muốn biết, họ nên làm gì? Họ nên tiếp nhận cái gì để học tốt hơn? Chà, đây là những gì mọi người nên tiếp nhận để học tốt hơn, đó là một giấc ngủ ngon vào đêm trước, hạn chế căng thẳng bên ngoài, mặc dù một số căng thẳng là tốt vì nó kích thích sự tỉnh táo của bạn. Nó thực sự giúp bạn nhớ một số điều tốt hơn. Chúng ta sẽ nói về điều này một chút sau. Không ai có thể loại bỏ hoàn toàn căng thẳng khỏi cuộc sống của họ, nhưng chúng ta biết một điều chắc chắn, khả năng của bạn để tỉnh táo và tập trung sẽ lớn hơn nếu bạn đã ngủ ngon vào đêm trước. Vì vậy, giấc ngủ là, không còn nghi ngờ gì nữa, chất bổ não tốt nhất, từ “chất bổ não” có nghĩa là thuốc thông minh. Tôi không thực sự thích thuật ngữ đó vì việc học liên quan đến đủ loại thứ. Nó không chỉ đơn thuần là việc trở nên thông minh. Nó liên quan đến việc có khả năng chú ý. Đôi khi nó còn liên quan đến việc sáng tạo, linh hoạt với ý tưởng và thông tin. Đây là điểm chính, bạn sẽ cần phải có giấc ngủ đúng cách để có thể…
học tập và học hỏi một cách tốt nhất có thể.
Tôi đã thực hiện nhiều tập của podcast Huberman Lab về giấc ngủ.
Chúng tôi có một bản tin về giấc ngủ, với các chi tiết ở định dạng PDF ngắn gọn, những điều khác nhau
bạn có thể làm để tối ưu hóa giấc ngủ của mình, có thể nói như vậy.
Bạn có thể tìm tất cả thông tin đó trên HubermanLab.com bằng cách nhập từ khóa giấc ngủ vào chức năng tìm kiếm.
Chúng ta không có thời gian để thảo luận về tài liệu đó bây giờ, nhưng hãy đảm bảo giấc ngủ của bạn đúng cách để bạn
có thể tỉnh táo và tập trung khi đến lúc học.
Bây giờ, quá trình tỉnh táo và tập trung vào tài liệu cụ thể mà bạn muốn học
có thể được nâng cao chỉ bằng cách có một kịch bản im lặng trong đầu bạn, im lặng có nghĩa là bạn không
nói ra thành lời, khi bạn ngồi xuống để học, bạn đang nhìn vào một cuốn sách hoặc bạn
đang nghe một bài giảng, có thể là một podcast như thế này, bạn đang nghĩ, được rồi, tôi cần phải
học điều này.
Tôi cần phải học điều này.
Bạn có thể tự nguyện tăng cường mức độ tập trung và tỉnh táo của mình bằng cách nói với bản thân rằng
thông tin đó là quan trọng.
Chỉ cần là một người tham gia thụ động trong việc học.
Đây là cơ sở của việc học chủ động bằng cách mong đợi thông tin sẽ thú vị đến mức
nó kéo sự chú ý và tập trung của bạn ra ngoài, thay vì học cách thu hút sự chú ý
và tập trung một cách tự nguyện, có ý thức.
Khi chúng ta nghe về ADHD, rối loạn tăng động giảm chú ý, chúng ta biết rằng những người
bị ADHD có thể chú ý rất nhanh.
Họ thực sự có thể chú ý rất lâu nếu họ thích một chủ đề
hoặc một trải nghiệm hoặc hoạt động nào đó.
Tuy nhiên, họ gặp khó khăn nghiêm trọng trong việc thu hút sự chú ý và tỉnh táo nếu họ không
hứng thú với một hoạt động hoặc thông tin nào đó.
Đó là dấu hiệu của tất cả những người học giỏi là có khả năng tự nguyện ép buộc bản thân để chú ý
và tập trung.
Khi tôi nói ép buộc bản thân, điều đó có nghĩa là liên tục đưa sự chú ý của tâm trí bạn trở lại
bất cứ điều gì bạn đang cố gắng học.
Điều này có thể cảm thấy khó khăn.
Tôi nói rằng nó có thể cảm thấy khó khăn vì sự căng thẳng mà bạn cảm thấy đó là khuyến khích hoặc trong
Trong một số trường hợp, việc ép buộc bản thân tham gia, đôi khi thậm chí là mặc áo hoodie và đội mũ, thực sự là việc tạo ra những rào cản để bạn chỉ có thể tập trung vào tài liệu ngay trước mắt. Cảm giác căng thẳng mà bạn trải qua phản ánh một phần sự giải phóng các chất điều hòa thần kinh như epinephrine, adrenaline trong não và cơ thể, giúp kích hoạt các mạch thần kinh cần thay đổi vào một thời điểm sau đó.
Cảm giác căng thẳng khi bạn cố gắng học, cảm giác căng thẳng khi bạn ép buộc bản thân học cách tập trung, điều đó là tốt. Đó là tín hiệu cho hệ thần kinh của bạn rằng nó sẽ cần phải thay đổi, rằng sự dẻo dai của não cần phải diễn ra. Hãy suy nghĩ về điều đó. Nếu bạn không cảm thấy căng thẳng và có thể thực hiện bất cứ điều gì bạn đang làm hoặc nhớ bất kỳ thông tin nào mà bạn đang tiếp xúc một cách liền mạch, thì hệ thần kinh của bạn sẽ không cần phải thay đổi vì nó đã có khả năng trong các mạch thần kinh.
Cảm giác căng thẳng mà bạn trải qua, sự kích thích đó là điều tuyệt vời. Đó là tín hiệu rằng bạn đang học hoặc rằng bạn đã khởi động quá trình học tập. Cũng có trường hợp một số người không có mức độ tập trung và chú ý tốt. Tất nhiên, có những công cụ dược lý. Tôi khuyến khích bất kỳ ai được chẩn đoán ADHD lâm sàng hãy nói chuyện với bác sĩ của họ về việc họ có nên sử dụng thuốc theo toa và/hoặc các phương pháp khác hay không.
Giấc ngủ ngon luôn là một nền tảng quan trọng cho sự chú ý và tập trung cho bất kỳ ai, nhưng đặc biệt là cho những người mắc ADHD. Tôi rất khuyến khích bất kỳ ai quan tâm đến việc nâng cao mức độ tập trung và chú ý cũng nên xem xét các phương pháp không dùng thuốc. Điều này không phụ thuộc vào việc bạn có cần các phương pháp dược lý hay không. Đúng, việc giữ cơ thể đủ nước là rất quan trọng. Đúng, lượng caffeine phù hợp với bạn giúp bạn tỉnh táo nhưng không bị run rẩy và kích thích có thể rất hữu ích. Tuy nhiên, dữ liệu khoa học cũng hỗ trợ thực tế rằng việc thực hiện một khoảng thời gian ngắn, khoảng năm đến mười phút…
Thiền chánh niệm mỗi ngày, đây là dữ liệu từ phòng thí nghiệm của Wendy Suzuki tại Đại học New York cho thấy rằng những người thực hiện thiền 10 phút mỗi ngày, nơi họ chỉ cần ngồi hoặc nằm xuống, nhắm mắt lại, tập trung vào hơi thở của mình, sự chú ý của họ thường xuyên bị phân tán, nhưng họ lại đưa sự chú ý trở lại với hơi thở của mình.
Những người thực hiện điều này một cách thường xuyên cải thiện mức độ tập trung, cải thiện trí nhớ và khả năng hồi tưởng của họ, và tất nhiên có rất nhiều tác động tích cực khác từ công cụ thiền chánh niệm đơn giản này mà không tốn kém.
Nếu bạn quan tâm đến việc cải thiện mức độ tập trung và chú ý của mình vì mục đích học tập, tôi rất khuyến khích bạn khám phá công cụ quý giá của thiền chánh niệm chỉ 5 hoặc 10 phút mỗi ngày được thực hiện một cách thường xuyên.
Nếu bạn bỏ lỡ một ngày, không sao cả, chỉ cần quay lại ngay vào ngày hôm sau.
Có quan trọng không nếu bạn thực hiện vào buổi sáng, buổi chiều hay buổi tối? Không.
Một số người thấy rằng việc thực hiện quá muộn vào ban đêm có thể làm gián đoạn giấc ngủ của họ, nhưng nếu bạn nghĩ về thiền theo cách mà tôi vừa mô tả như một bài tập cảm nhận, có thể bạn thậm chí không gọi nó là thiền, bạn chỉ đang dạy cho bản thân cách tập trung.
Bạn thậm chí có thể thực hiện với mắt mở bằng cách tập trung vào một mục tiêu thị giác, cho phép bản thân chớp mắt. Có những dữ liệu tốt về cách tiếp cận này, và sau đó chỉ cần đảm bảo rằng sự chú ý thị giác và sự chú ý nhận thức của bạn quay trở lại với mục tiêu thị giác đó liên tục.
Đó là một quá trình có chủ đích để đưa sự chú ý của bạn trở lại một vị trí cụ thể. Điều này rất có giá trị để cải thiện mức độ tập trung của bạn.
Trên thực tế, nó được biết đến là tạo ra những cải thiện đáng kể trong khả năng tập trung của bạn, điều này rất quan trọng cho khả năng học tập và nghiên cứu của bạn.
Tôi biết rằng nhiều người quan tâm đến việc nên sử dụng gì, nên làm gì ở mức độ các thực hành huyền bí hoặc những thứ cần mua. Có những thứ ở ngoài kia.
Một lần nữa, tôi đã đề cập đến việc cung cấp độ ẩm, caffeine, giấc ngủ tuyệt vời, và nhiều thứ khác, nhưng thực hành đơn giản của thiền chánh niệm hoặc chỉ là những gì tôi mô tả như một bài tập cảm nhận tập trung, đưa sự chú ý của bạn trở lại cùng một vị trí nhiều lần một cách có chủ đích sẽ giúp bạn rèn luyện hệ thần kinh của mình để đưa sự chú ý trở lại bất cứ điều gì mà bạn đang cố gắng học.
Bây giờ, tôi đã thực hiện nhiều podcast về cách tập trung, về sự chú ý cụ thể, và ADHD. Một lần nữa, bạn có thể tìm thấy tất cả những điều đó tại hubermanlab.com, chỉ cần nhập ADHD hoặc tập trung hoặc công cụ cho sự tập trung vào chức năng tìm kiếm. Nó sẽ dẫn bạn đến các dấu thời gian chính xác trong những tập đó mà có liên quan.
Tuy nhiên, ngay bây giờ, tôi muốn nói về phần thứ hai của tính dẻo dai thần kinh, đó là những thay đổi thực tế trong hệ thần kinh, sự củng cố và suy yếu chủ yếu của các kết nối giữa các nơron mà nền tảng của việc học, không xảy ra trong quá trình tập trung và học tập hay đúng hơn là sự tiếp xúc với tài liệu, mà thay vào đó diễn ra trong giấc ngủ sâu và các trạng thái giống như ngủ.
Một lần nữa, tôi đã thực hiện nhiều podcast và nói rất nhiều về các công cụ để có giấc ngủ tốt hơn, nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người rằng việc sắp xếp lại các kết nối, sự củng cố của các kết nối giữa các nơron mà nền tảng của việc học, sự suy yếu của những kết nối đó xảy ra trong giấc ngủ, đặc biệt là trong giấc ngủ REM, thường chiếm ưu thế trong nửa sau của đêm.
Hãy chắc chắn rằng bạn đang có đủ giấc ngủ cho bản thân, với một số người là sáu giờ hoặc một số người là tám giờ. Vâng, có một cái gọi là hiệu ứng đêm đầu tiên. Hiệu ứng đêm đầu tiên là hiện tượng được quan sát trong thí nghiệm, trong đó thông tin mà bạn học trong một ngày nhất định chủ yếu được củng cố trong giấc ngủ đêm mà bạn có vào đêm đầu tiên sau khi việc học diễn ra.
Điều này có nghĩa là nếu bạn có một đêm ngủ kém vào đêm đầu tiên sau khi học một điều gì đó…
Bạn có chắc chắn rằng bạn sẽ mãi mãi quên đi thông tin đó, rằng nó không thể được củng cố vào các mạch thần kinh của bạn?
Không.
Rất rõ ràng rằng đêm đầu tiên sau khi học, bạn muốn có giấc ngủ tốt nhất có thể.
Vì vậy, nếu bạn đang học mà việc học kéo dài đến khuya và bạn uống nhiều caffeine, hãy chú ý rằng giấc ngủ mà bạn có được sau khi uống caffeine muộn trong ngày, những đêm thức trắng mà bạn trải qua, sẽ không phục vụ tốt cho việc học của bạn.
Vì vậy, bạn cần cấu trúc cuộc sống của mình như một sinh viên ở bất kỳ loại hình nào để bạn có thể tập trung và chú ý vào những gì bạn muốn học và có thể ngủ một cách tốt nhất có thể.
Và tất nhiên, những người đang nuôi dạy trẻ nhỏ hoặc có căng thẳng trong cuộc sống vì bất kỳ lý do gì, có thể sẽ không thể tối ưu hóa giấc ngủ của họ vào đêm đầu tiên hoặc thậm chí những đêm tiếp theo, nhưng hãy cố gắng hết sức để có giấc ngủ đúng cách.
Đó là điều tốt nhất bạn có thể làm cho sức khỏe tâm thần, sức khỏe thể chất và cho việc học tập và hiệu suất ở bất kỳ loại hình nào, và thực sự xứng đáng với nỗ lực.
Bây giờ, với sự hiểu biết về các cơ chế, sự tập trung và tỉnh táo cũng như giai đoạn ngủ của tính dẻo dai thần kinh, có những điều gì khác mà bạn có thể làm để nâng cao việc học tập và nghiên cứu mà bạn đã đạt được?
Tôi đã nói về một công cụ, một công cụ hành vi để nâng cao sự tập trung.
Còn về một công cụ hành vi để nâng cao tính dẻo dai nếu giấc ngủ của bạn tốt hoặc đặc biệt nếu giấc ngủ của bạn không tốt thì sao?
Tại đây, tôi rất khuyến khích bạn khám phá phương pháp nghỉ ngơi sâu không ngủ (NSDR).
Có một kịch bản cho điều này trong phần ghi chú của chương trình.
NSDR, đôi khi được gọi là yoga-needra, mặc dù những điều đó tương tự nhưng khác nhau, là một bài thực hành kéo dài 10 hoặc 20 phút mà bạn có thể thực hiện để phục hồi sức sống tinh thần và thể chất của mình.
Nếu bạn chưa ngủ đủ, bạn có thể thực hiện nó ngay khi bạn thức dậy vào buổi sáng.
Nếu bạn cảm thấy mình chưa ngủ đủ, bạn có thể thực hiện nó vào buổi chiều.
Bạn có thể thực hiện điều này vào giữa đêm nếu bạn không thể ngủ và bù đắp một phần cho sự thiếu ngủ mà bạn sẽ trải qua. NSDR là một công cụ rất mạnh mẽ để tăng cường tính dẻo dai của não. Tôi sẽ nói thêm về điều này trong một tập sau. Có rất nhiều dữ liệu thú vị về NSDR và yoga-needra đang được công bố. Nhưng nếu bạn đang ngủ ngon và ngay cả khi bạn không, tôi rất khuyến khích bạn nên đưa vào lịch trình của mình một khoảng thời gian NSDR từ 10 đến 20 phút. Một lần nữa, vị trí bạn đặt nó trong lịch trình không quan trọng bằng việc bạn thực hiện nó để tăng cường tính dẻo dai của não. Điều này có nghĩa là việc sắp xếp lại các kết nối giữa các nơ-ron để phục vụ cho việc học tập mà bạn đang thực hiện.
Bây giờ hãy nói về cách mà những sinh viên xuất sắc nhất cấu trúc ngày của họ. Hóa ra có rất nhiều nghiên cứu tuyệt vời về điều này. Thực tế có một bài báo rất hay, khảo sát gần 700 sinh viên. Đây là những sinh viên y khoa, với số lượng nam và nữ gần như bằng nhau, và phân tích những thói quen học tập hữu ích nhất. Đó là những thói quen học tập liên quan đến những sinh viên thành công nhất. Bất cứ khi nào bạn thực hiện một nghiên cứu như thế này, nơi mọi người tham gia khảo sát, luôn có vấn đề về nguyên nhân và kết quả. Thực tế, chúng ta có thể tạm gác lại bất kỳ khả năng nguyên nhân nào. Ví dụ, tôi sắp nói với bạn rằng những sinh viên có thành tích tốt nhất thường học khoảng ba hoặc bốn giờ mỗi ngày. Nhưng bạn có thể dễ dàng nói, họ là những sinh viên tốt nhất vì họ học ba hoặc bốn giờ mỗi ngày. Họ không học ba hoặc bốn giờ mỗi ngày vì họ là những sinh viên tốt nhất. Họ cần phải chính xác. Chúng ta có thể đi vào tất cả các loại thảo luận về tương quan so với nguyên nhân, về nguyên nhân đảo ngược, và còn nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, không có điều nào trong số đó là điểm chính ở đây. Điểm chính ở đây là xác định những thói quen mà những sinh viên thành công nhất dường như lặp đi lặp lại, bất kể họ đang học những lớp nào, bất kể.
các bạn cùng lớp, thì việc dạy lại cho người khác có thể khiến bạn mất đi lợi thế cạnh tranh. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy rằng việc dạy lại không chỉ giúp củng cố kiến thức của chính bạn mà còn giúp bạn hiểu sâu hơn về các khái niệm. Khi bạn phải giải thích điều gì đó cho người khác, bạn buộc phải tổ chức lại thông tin trong đầu mình và tìm cách trình bày nó một cách rõ ràng và dễ hiểu. Điều này không chỉ giúp bạn ghi nhớ thông tin tốt hơn mà còn phát triển kỹ năng giao tiếp và tư duy phản biện.
Cuối cùng, một thói quen quan trọng khác của những sinh viên hiệu quả là họ thường xuyên tự đánh giá và điều chỉnh phương pháp học của mình. Họ không ngại thử nghiệm với các kỹ thuật học khác nhau để tìm ra cái nào phù hợp nhất với họ. Họ có thể sử dụng flashcards, tham gia nhóm học, hoặc thậm chí ghi âm bài giảng để nghe lại sau. Điều này cho thấy họ có một thái độ chủ động trong việc học và không ngừng tìm kiếm cách cải thiện bản thân.
Tóm lại, những thói quen học tập này không chỉ giúp sinh viên đạt được kết quả tốt hơn mà còn trang bị cho họ những kỹ năng cần thiết để thành công trong tương lai.
Các sinh viên khác, việc dạy cho họ thông tin thực sự là một lợi thế miễn phí cho họ và khó khăn hơn cho bạn, có nghĩa là bạn đang đặt mình vào một bất lợi cạnh tranh hoặc bạn đang tạo cho họ một lợi thế không công bằng vì họ không phải làm việc đó.
Bây giờ, trong khi bài báo này không phân tích xem liệu những sinh viên đã học từ những sinh viên khác có được lợi thế không công bằng hay không, rõ ràng rằng những sinh viên có ý thức học tài liệu một cách độc lập, sau đó mang tài liệu đó đến cho những sinh viên khác trong cùng một khóa học và dạy họ, sẽ có thành tích vượt trội so với những sinh viên khác.
Vì vậy, đừng ngại trở thành một giáo viên cho bạn bè của bạn để thử nghiệm, điều này rất quan trọng để thử nghiệm và phát triển sự thành thạo trong tài liệu.
Trong phòng thí nghiệm của tôi trong nhiều năm, chúng tôi thường có một câu nói mà tôi chỉ đơn giản là học được từ các phòng thí nghiệm mà tôi đã được đào tạo, tôi không phải là người nghĩ ra câu nói đó, đó là “nhìn một lần, làm một lần, dạy một lần”.
Câu này đề cập đến việc thực hiện phẫu thuật, khâu lại, thực hiện phản ứng kháng thể hoặc xét nghiệm Western blot hoặc những việc bạn làm trong phòng thí nghiệm.
Nhìn một lần, làm một lần, dạy một lần. Tất nhiên, nhìn một lần, làm một lần, dạy một lần chỉ nên được áp dụng cho những việc mà không ai bị đặt vào tình huống nguy hiểm bởi quy trình nhìn một lần, làm một lần, dạy một lần, đúng không?
Một số quy trình, đặc biệt trong phòng thí nghiệm, có thể nguy hiểm do các vật liệu bạn sử dụng, v.v.
Và tất nhiên, hôm nay, chúng ta đang nói về việc học và nghiên cứu nói chung.
Vì vậy, miễn là nó an toàn, nhìn một lần, làm một lần, dạy một lần là một phương pháp tuyệt vời để học, tức là để nghiên cứu tài liệu mới nhằm phát triển sự thành thạo và thậm chí là sự xuất sắc.
Và theo thời gian, có thể thậm chí là sự tinh thông.
Chúng ta sẽ quay lại vấn đề đó sau, những sự phân biệt đó.
Quay trở lại với ý tưởng rằng những sinh viên tốt nhất dành thời gian, họ chỉ định thời gian để học một mình mà không bị phân tâm.
Điều đó chắc chắn sẽ giúp họ tập trung và chú ý hơn.
Họ biết rằng họ sẽ cần sử dụng sự tập trung và chú ý của mình trong khoảng thời gian đó.
Và chúng ta biết với sự chắc chắn tuyệt đối rằng sự tập trung và chú ý là một nguồn lực hạn chế nhưng có thể tái tạo trong não bộ con người.
Càng tỉnh táo lâu, lượng một phân tử gọi là adenosine trong não và cơ thể bạn càng tích tụ nhiều.
Nó khiến bạn buồn ngủ.
Nó làm cho việc tập trung trở nên khó khăn hơn.
Khi bạn ngủ, mức adenosine lại giảm xuống.
Bạn có thể tập trung trở lại.
Bạn cảm thấy tỉnh táo hơn.
Bạn có thể coi adenosine như một giới hạn cho ngân sách chú ý của bạn, điều này không có nghĩa là một số người không học tốt hơn vào buổi chiều, buổi tối hoặc thậm chí là khuya, đúng không?
Tôi nhớ những lần trong đại học khi tôi học từ 10 giờ tối đến 2 giờ sáng.
Tôi không làm như vậy nữa, nhưng việc lên lịch thời gian mà bạn biết rằng bạn sẽ cần phải tập trung và chú ý có lẽ là một trong những điều quan trọng nhất để có thể tập trung và chú ý vào tài liệu.
Bây giờ, nếu bạn đang theo học các khóa học, có lẽ bạn sẽ phải chịu sự chi phối của thời gian của các khóa học.
Bạn sẽ không thể nói với giảng viên, “Được rồi, nghe này, tôi muốn bạn tổ chức khóa học này vào lúc 3 giờ chiều vì đó là lúc tôi học tốt nhất,” hoặc vào lúc 8 giờ sáng vì đó là lúc bạn có thể tham gia tốt nhất.
Tuy nhiên, trong phạm vi bạn có bất kỳ quyền kiểm soát nào về thời gian mà bạn sẽ học, việc giữ cho thời gian đó đều đặn hoặc vào những thời điểm nhất định, có thể là một khối vào đầu ngày, một khối vào cuối ngày, có thể là hai khối vào đầu ngày, và cứ như vậy, sẽ có lợi.
Hóa ra điều đó cũng được hỗ trợ bởi tài liệu nghiên cứu.
Não bộ, giống như với các chu kỳ ngủ/thức của nó, sẽ thích nghi với một lịch trình đều đặn, tức là, não và cơ thể bạn sẽ quen với việc hoạt động và không hoạt động vào những thời điểm cụ thể dựa trên sự tiếp xúc của bạn với ánh sáng mặt trời, sự tiếp xúc với các hoạt động, nhịp sống xã hội của bạn, v.v.
Nếu bạn thường xuyên, có nghĩa là trong khoảng ba ngày, chú ý để tập trung và học vào những thời điểm cụ thể, lại một lần nữa, kéo sự chú ý của bạn trở lại.
Đây không phải là một quá trình tự động, nhưng việc kéo sự chú ý của bạn trở lại một vị trí cụ thể, có thể là trên một trang hoặc điều bạn đang lắng nghe trong bài giảng, cơ thể và bộ não của bạn sẽ bắt đầu đồng bộ với nhịp điệu đó, để bạn có thể tập trung và chú ý tốt hơn chỉ nhờ vào sự đều đặn của thời gian tiếp xúc với tài liệu. Bạn có thể cần khoảng hai hoặc ba ngày để bắt đầu một lịch trình đều đặn về việc tập trung, chú ý và học tập vào một thời điểm hoặc nhiều thời điểm nhất định. Hãy cho phép bản thân có thời gian chuyển tiếp đó, nhưng sau đó hãy đặt ra mục tiêu để lên lịch cho những thời gian học tập đó, để điện thoại sang một bên, nói với mọi người rằng bạn sẽ không trực tuyến, tắt Wi-Fi nếu bạn cần hoặc phải làm như vậy. Bạn có thể cần nó cho việc học của mình. Tôi không biết. Điều đó phụ thuộc vào những gì bạn đang học, nhưng hãy hạn chế sự phân tâm bằng mọi giá và học cách chỉ tập trung vào tài liệu. Đây là một kỹ năng. Đây là điều quan trọng nhất cần hiểu. Đó là một kỹ năng để có thể tập trung và học tập. Đó là một kỹ năng mà bạn có thể học rất nhanh, đặc biệt nếu bạn lên lịch cho nó vào những thời điểm đều đặn và bạn cho bản thân hai hoặc ba ngày để thích nghi với những lịch trình và thời gian đó và sau đó cố gắng giữ chúng càng đều đặn càng tốt, có thể ngay cả vào cuối tuần nếu bạn đang tiến gần đến cuối kỳ hoặc học kỳ, có thể ngay cả vào cuối tuần ngay cả khi bạn không trong kỳ hoặc học kỳ. Giữ những thời gian đều đặn đó sẽ giúp hệ thần kinh của bạn học tập và tiếp thu tốt nhất vào những thời điểm cụ thể đó. Tôi muốn nghỉ một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, AG1. Đến giờ, nhiều bạn đã nghe tôi nói rằng nếu tôi chỉ có thể dùng một loại thực phẩm bổ sung, thì đó sẽ là AG1. Lý do là AG1 là thực phẩm bổ sung dinh dưỡng nền tảng chất lượng cao nhất và đầy đủ nhất hiện có. Điều đó có nghĩa là nó không chỉ chứa vitamin và khoáng chất, mà còn cả probiotics, prebiotics và adaptogens để lấp đầy bất kỳ khoảng trống nào bạn có trong chế độ ăn uống và cung cấp hỗ trợ cho một cuộc sống đầy thách thức.
Đối với tôi, ngay cả khi tôi ăn chủ yếu thực phẩm nguyên chất và thực phẩm chế biến tối thiểu, điều mà tôi thực hiện cho phần lớn lượng thực phẩm tiêu thụ của mình, thì rất khó để tôi có đủ trái cây và rau củ, vitamin và khoáng chất, vi chất dinh dưỡng và adaptogen chỉ từ thực phẩm. Vì lý do đó, tôi đã uống AG1 hàng ngày kể từ năm 2012 và thường là hai lần một ngày, một lần vào buổi sáng hoặc giữa buổi sáng và một lần nữa vào buổi chiều hoặc buổi tối. Khi tôi làm như vậy, nó rõ ràng tăng cường năng lượng, hệ miễn dịch và hệ vi sinh vật đường ruột của tôi. Tất cả những điều này đều rất quan trọng cho chức năng não, tâm trạng, hiệu suất thể chất và nhiều hơn nữa. Nếu bạn muốn thử AG1, bạn có thể truy cập drinkag1.com/huberman để nhận ưu đãi đặc biệt của họ. Hiện tại, họ đang tặng năm gói du lịch miễn phí cộng với một năm cung cấp vitamin D3K2. Một lần nữa, đó là drinkag1.com/huberman để nhận ưu đãi đặc biệt đó. Trước khi tôi chuyển sang những cách cụ thể để học nhằm tối đa hóa việc chống quên, hãy lưu ý rằng tôi không nói để học, mà là để tối đa hóa việc chống quên, tức là học, học một cách ổn định. Có một điểm khác mà tôi muốn truyền đạt từ một nghiên cứu rất hay về thói quen học tập của những sinh viên y khoa hiệu quả cao mà tôi đã đề cập. Đó là, khi một người được hỏi về động lực học tập của họ, những sinh viên có thành tích tốt nhất đã có một câu trả lời thú vị. Họ có một hiểu biết rất dài hạn về cách mà thành công của họ trong trường y sẽ ảnh hưởng đến gia đình, cách nó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của họ, cách nó sẽ thay đổi họ, và họ không quá cụ thể về những cách mà nó sẽ thay đổi họ hoặc gia đình họ. Thực tế, đó là một cách suy nghĩ khá rộng, trừu tượng và đầy khát vọng về nỗ lực học tập của họ. Điều tôi thích ở bài báo này là ngoài việc có một mẫu khá lớn, gần 700 sinh viên được đánh giá, đúng là nó hoàn toàn dựa vào tự báo cáo và loại này.
Mặc dù vậy, nó kết nối hai cực đối lập của việc học và việc tiếp thu kiến thức. Nó đi sâu vào những chi tiết cụ thể về thời gian họ học, khi nào họ học, những điều họ làm để hạn chế sự phân tâm mà chúng ta vừa thảo luận, nhưng nó cũng đi đến những động lực tâm lý tiềm ẩn của họ và những điều mà họ sử dụng để thúc đẩy bản thân trong nỗ lực học tập, có lẽ đặc biệt là khi mong muốn của họ giảm sút hoặc mức độ mệt mỏi của họ tăng lên.
Tôi không biết tôi có đang suy đoán ở đây hay không, nhưng đây là thành phần khát vọng của việc vào trường y, mà hóa ra ở quốc gia nơi nghiên cứu được thực hiện, chỉ có rất, rất ít sinh viên xuất sắc nhất mới có thể đạt được điều đó. Họ phải học thông tin bằng một ngôn ngữ hoàn toàn khác, điều này thật đáng kinh ngạc. Tôi luôn cảm thấy ngưỡng mộ điều đó.
Tôi có những người bạn đã thực hiện luận án tiến sĩ của họ ở Ý, họ là người Ý từ khi sinh ra. Hiện tại, họ đang điều hành một phòng thí nghiệm ở Ý, và họ đã phải thực hiện đào tạo tiến sĩ và viết bài báo cũng như bảo vệ luận án của mình bằng tiếng Anh, mặc dù tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai của họ. Nói về một thách thức, và đó chỉ là một ví dụ mà tôi có thể nghĩ đến. Có rất nhiều ví dụ như vậy.
Những sinh viên mà tôi đề cập trong nghiên cứu này không nhất thiết phải luôn nghĩ về cách mà nỗ lực của họ sẽ biến đổi bản thân và gia đình họ, nhưng họ chắc chắn đã có thể báo cáo cụ thể điều mà họ đang tìm kiếm, điều mà họ đang khát vọng, ngoài việc chỉ cố gắng làm tốt nhất có thể để vào và vượt qua trường y. Những khát vọng cao cả bên trong bạn, bất kể đó là gì đối với bạn, sẽ rất cá nhân, nhưng chắc chắn là quan trọng, và nó cung cấp một khung cho những điều cụ thể mà bạn sẽ làm, tôi hy vọng, để học tập và tiếp thu tốt nhất các tài liệu cụ thể, vì vậy những hành động cụ thể mà bạn sẽ thực hiện mỗi ngày để học.
các thông tin cụ thể sẽ kéo bạn về phía những khát vọng quan trọng đó.
Một lần nữa, nếu bạn yêu thích tài liệu mà bạn đang học, thì yếu tố khát vọng này có thể không quan trọng lắm.
Tôi có thể nhớ lại thời gian học đại học và sau đại học, tôi đã nghĩ, “Ôi trời ơi, đây là điều tuyệt vời nhất mà tôi từng nghe.”
Tôi có lẽ đã nói như vậy về hàng triệu chủ đề khác nhau như, “Ôi trời ơi, nhịp sinh học, nhịp theo mùa, melatonin, mạch thần kinh, dopamine.”
Tôi đã tràn ngập sự phấn khích về những gì tôi đang học, nhưng tất nhiên, đôi khi tôi sẽ tham gia một khóa học mà tài liệu thì, tôi không biết nó có khó hơn hay không, nhưng tôi gặp khó khăn hơn trong việc gắn bó với tài liệu, có thể là do cách mà nó được dạy cho tôi hoặc chính tài liệu đó.
Vì vậy, khả năng gắn bó với một mục tiêu khát vọng nào đó để kéo bạn vượt qua có thể rất quý giá.
Bạn sẽ không yêu thích mọi chủ đề mà bạn phải học.
Tuy nhiên, tôi sẽ nói rằng ít nhất trong kinh nghiệm của tôi, một số khóa học mà tôi nhìn lại một cách yêu thích nhất là những khóa học mà tôi đã gặp khó khăn nhất, và thực tế, đó là cơ sở của công cụ học tập tiếp theo và cũng là một trong những công cụ quan trọng nhất.
Một chủ đề chính trong tất cả các tài liệu xuất sắc là nghiên cứu đã được đồng nghiệp đánh giá về cách học tốt nhất là việc học mà cảm thấy thách thức là hiệu quả nhất.
Tôi biết không ai muốn nghe điều này.
Mọi người đều muốn nghe về trạng thái “flow”.
Mọi người đều muốn nghe về thông tin tự nhiên ngấm vào não họ qua sự thẩm thấu.
Tôi nghĩ đó là một bức tranh hoạt hình Garfield nơi ông ấy nói về việc học qua sự thẩm thấu.
Có một video thực tế rất dễ thương về một đứa trẻ trong lớp học.
Tôi tin rằng nó ở Trung Quốc, nơi mà cậu bé đang cầm cuốn sách và đặt nó lên đầu.
Có thể tôi có thể tìm thấy đoạn clip này và cậu bé chỉ đang cố gắng “rửa” nó vào não mình.
Đó là một clip rất dễ thương, nhưng đoán xem?
Điều đó không hiệu quả.
Ý tôi là, việc đặt cuốn sách lên đầu bạn thì có hiệu quả. Nhưng nó không hiệu quả.
Thông tin sẽ không tự động vào não bạn. Có thể một ngày nào đó sẽ có những cách để tải nhanh thông tin vào các mạch thần kinh. Hiện tại, chúng ta biết, và đã biết trong hàng trăm, nếu không muốn nói là hàng nghìn năm, rằng nỗ lực là nền tảng của việc học. Tôi biết có thể có một số tiếng rên rỉ về điều đó. Tôi biết một số bạn có thể đã hy vọng rằng hôm nay tôi sẽ nói cho bạn cách học sao cho việc học không đau đớn. Tôi nghĩ tôi có thể đạt được điều đó vào cuối tập hôm nay, nhưng để làm được điều đó, hãy cùng làm một bài kiểm tra khác. Được rồi. Đây là bài kiểm tra. Một lần nữa, bạn có thể trả lời những câu hỏi này trong đầu. Bạn không cần phải nói với ai, nhưng bạn có thể viết chúng xuống hoặc nói to nếu bạn muốn. Câu hỏi tiếp theo là, khi nào, trong trạng thái tỉnh táo hoặc ngủ của bạn, việc tái cấu trúc các kết nối thần kinh xảy ra? Tôi thích nghĩ rằng đây là một câu hỏi khá dễ. Được rồi. Câu trả lời là trong giấc ngủ. Câu hỏi thứ hai là, một công cụ hành vi nào bạn có thể sử dụng để cải thiện sự tập trung? Câu trả lời là thiền chánh niệm đơn giản, mà tôi muốn bạn nghĩ đơn giản như một bài tập cảm nhận. Vì vậy, một lần nữa, chỉ cần ngồi hoặc nằm xuống, nhắm mắt lại, tập trung vào hơi thở của bạn. Khi sự chú ý của bạn lạc trôi, hãy đưa sự chú ý trở lại với hơi thở của bạn và cứ như vậy. Hoặc nếu bạn thích, bạn có thể làm điều này với mắt mở bằng cách tập trung vào một mục tiêu thị giác, cách một hoặc hai hoặc ba feet, khoảng cách nào thoải mái cho bạn, cho phép bạn chớp mắt khi cần, nhưng ép bản thân tập trung vào mục tiêu thị giác đó trong khoảng một đến ba phút, có thể thậm chí ba đến năm phút, có thể thậm chí mười phút, một lần nữa, hãy chớp mắt. Bạn không muốn mắt mình bị khô. Cả hai công cụ đó sẽ cải thiện khả năng chú ý, tập trung của bạn vào các tài liệu khác khi thời điểm đến. Được rồi. Các mạch cho sự tập trung và chú ý tự chúng cũng chịu tác động của tính dẻo của não. Và câu hỏi thứ ba là, bạn có thể nêu tên hoặc liệt kê trong đầu ba công cụ mà…
Các sinh viên hiệu quả nhất đã được chứng minh là sử dụng những gì?
Tôi có thể nghĩ đến việc hạn chế sự phân tâm bằng cách cất điện thoại đi và nói với người khác rằng bạn sẽ không liên lạc với họ nữa.
Và tôi nhận ra rằng tôi đang sắp xếp những điều này không đúng thứ tự, là để cô lập, học một mình.
Và điều thứ ba mà tôi có thể nhớ là dạy người khác trong cùng một khóa học.
Được rồi.
Bạn có thể nghĩ ra một vài điều khác.
Bây giờ, tại sao chúng ta lại làm những bài kiểm tra nhỏ nhặt này?
Hóa ra chúng không hề nhỏ nhặt khi một người xem xét rằng hy vọng bạn sẽ nhớ thông tin từ hôm nay để bạn không phải nghe đi nghe lại nhiều lần, nhưng nếu có một công cụ nào đó được nghiên cứu hỗ trợ mạnh mẽ trong tài liệu, trong tài liệu đã được đánh giá bởi đồng nghiệp về cách sinh viên có thể học thông tin tốt hơn, thì đó chính là việc kiểm tra.
Và tôi biết, tôi biết, tôi biết chúng ta nghĩ rằng các bài kiểm tra là một cách để đánh giá kiến thức của chúng ta, nhưng hóa ra việc kiểm tra là một trong những cách tốt nhất để xây dựng kiến thức của chúng ta, để giữ lại kiến thức của chúng ta và một lần nữa, để giảm thiểu việc quên.
Bây giờ, nghiên cứu về việc kiểm tra như một công cụ học tập, không chỉ là một cách để đánh giá chúng ta đã học được bao nhiêu thông tin, đã trở lại hơn một trăm năm.
Có một nghiên cứu cổ điển được thực hiện vào năm 1917, nơi trẻ em ở độ tuổi tiểu học đọc tiểu sử.
Vì vậy, chúng đọc tiểu sử và sau đó trẻ em được chia thành các nhóm khác nhau.
Một nhóm đọc và đọc lại những tiểu sử đó nhiều lần.
Một nhóm khác chỉ đọc tiểu sử một lần và sau đó được kiểm tra về những tiểu sử đó.
Nhưng hãy chú ý, họ tự kiểm tra bản thân về những tiểu sử đó chỉ bằng cách phải suy nghĩ về thông tin mà họ đã đọc và cố gắng nhớ lại thông tin, như tiểu sử là gì?
Ai là người đó?
Họ đã kết hôn với ai?
Họ đã làm gì?
Khi nào họ đi học?
Họ đã làm gì ở trường?
Họ đã làm gì trong thế giới?
Họ đã đóng vai trò gì trong cuộc sống?
Vì vậy, họ thực chất đã tự kiểm tra kiến thức của mình chỉ bằng cách đi vào đầu của chính họ và hỏi.
Hãy để họ tự hỏi bản thân những gì họ có thể nhớ về những tiểu sử đó. Giờ hãy nhớ rằng, mặc dù khá rõ ràng rằng việc đọc một tiểu sử hai, ba, bốn lần có vẻ thụ động hơn so với việc tự kiểm tra bản thân về một tiểu sử mà họ chỉ đọc một lần. Bạn có thể tưởng tượng rằng việc suy nghĩ về tiểu sử đòi hỏi nhiều nỗ lực hơn và thực sự là như vậy. Nhưng cũng cần nhớ rằng những đứa trẻ trong nhóm thứ hai chỉ được tiếp xúc với tiểu sử một lần và khi bạn nhìn vào tỷ lệ phần trăm nhớ chính xác thông tin từ những tiểu sử đó, những đứa trẻ đã đọc tiểu sử một lần và sau đó cố gắng suy nghĩ về tiểu sử đó trong tâm trí của chúng để tự kiểm tra bản thân về tài liệu đó, chỉ trong đầu của chúng, lặp đi lặp lại. Nhưng với số lần bằng nhau so với những đứa trẻ đã đọc tiểu sử trực tiếp trên trang giấy lặp đi lặp lại, chúng đã vượt trội hơn rất nhiều so với những đứa trẻ đã đọc tiểu sử lặp đi lặp lại. Việc đọc và đọc lại tài liệu là kém hiệu quả hơn nhiều so với việc đọc tài liệu và sau đó suy nghĩ về tài liệu đó, tự kiểm tra bản thân về tài liệu đó, ép bản thân nhớ lại tài liệu đó trong tâm trí của chính mình. Điều này không chỉ nhằm mục đích nhớ nhiều hơn về khối lượng tài liệu mà còn về độ chính xác của việc nhớ lại tài liệu đó. Và điều đó, ít nhất đối với tôi, thật bất ngờ lúc đầu cho đến khi người ta bắt đầu khám phá các nghiên cứu tiếp theo về vai trò của việc kiểm tra như một công cụ học tập. Và sau đó bạn bắt đầu nhận ra rằng tự kiểm tra bản thân là công cụ tốt nhất để học tập và nghiên cứu, không chỉ để đánh giá kiến thức của bạn mà còn để thực sự học tập và tích hợp kiến thức đó vào các mạch thần kinh của bạn. Được rồi. Tôi nhận ra rằng bất cứ khi nào tôi hoặc ai đó nói về một nghiên cứu được thực hiện vào năm 1917, chúng ta thường nghĩ đến những người trong những đôi giày gỗ và trong những ngôi trường trông rất khác biệt, và trẻ em ăn mặc cũng rất khác. Hãy làm cho điều này hiện đại hơn một chút.
Tuy nhiên, hãy nhớ rằng hệ thống thần kinh thực sự không thay đổi nhiều trong hàng chục nghìn năm qua. Dù vậy, tôi nghĩ thật thú vị khi nghĩ về một nghiên cứu gần đây về cách học hiệu quả nhất. Và nghiên cứu này, mà chúng tôi sẽ cung cấp liên kết trong phần ghi chú chương trình cũng như một vài đánh giá bao gồm kết quả từ các nghiên cứu tương tự. Một lần nữa, tôi đang chỉ đến một tập hợp nghiên cứu, không chỉ một nghiên cứu ở đây.
Nghiên cứu dựa trên việc liệu việc học tài liệu bốn lần, tức là học, học, học, học có tốt hơn trong việc ghi nhớ thông tin vào tâm trí của mọi người hay không, cho phép họ sử dụng thông tin đó một cách linh hoạt, điều này là một yếu tố của sự sáng tạo, về cơ bản là dựa vào sự thành thạo của tài liệu, so với một nhóm khác, nhóm đã học một lần, học tài liệu hai lần, học tài liệu ba lần, rồi được kiểm tra về tài liệu đó, hoặc một nhóm thứ ba đã học tài liệu một lần, rồi làm một, hai, vâng, ba bài kiểm tra về tài liệu đó.
Vậy, những gì tôi vừa mô tả là ba nhóm, tất cả đều đọc một đoạn văn. Đây là một đoạn văn về động vật, về sinh học, cũng như một số chủ đề khác trong các thí nghiệm khác nhau. Một lần nữa, ba nhóm, một nhóm học bốn lần. Họ học tài liệu một, hai, ba, bốn lần, rồi sau đó họ làm bài kiểm tra. Nhóm thứ hai học một, hai, ba lần, làm bài kiểm tra về tài liệu đó, và sau đó làm bài kiểm tra. Nhóm thứ ba học tài liệu một lần, rồi làm ba bài kiểm tra về tài liệu đó, và sau đó làm bài kiểm tra.
Vậy điều được phân tích và so sánh giữa các nhóm khác nhau này là hiệu suất của họ trong bài kiểm tra cuối cùng đó. Những gì tôi đưa vào như là nhóm thứ năm ở đó, vì hãy nghĩ về nó như SSSS, tức là học, học, học, và sau đó là kiểm tra, hoặc SSST, học, học, học, kiểm tra, và sau đó là kiểm tra, hoặc STTT, học, kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra, và sau đó là kiểm tra.
Vậy điều được so sánh và đối chiếu là hiệu suất trong bài kiểm tra sau một khoảng thời gian nào đó. Một số thí nghiệm đã thực hiện bài kiểm tra cuối cùng về tài liệu sau vài ngày.
Các thí nghiệm khác đã được thực hiện vài tuần sau đó.
Các thí nghiệm khác đã được thực hiện muộn hơn nhiều, có thể là vài tháng hoặc thậm chí một năm sau.
Điểm chính ở đây có hai phần.
Trước hết, dựa trên tất cả những gì tôi đã nói với bạn cho đến nay, bạn có thể đoán ai là người có thành tích tốt nhất trong bài kiểm tra diễn ra sau một khoảng thời gian.
Đúng vậy.
Thành tích trong bài kiểm tra cuối cùng đó về cơ bản tỷ lệ thuận với số lượng bài kiểm tra mà một người đã thực hiện về tài liệu đó.
Điều này chắc chắn là rõ ràng, dựa trên cách mà chúng ta đã đi qua hôm nay trong mô tả về các bài kiểm tra như một cách để bù đắp cho việc quên.
Được rồi.
Vì vậy, càng nhiều bài kiểm tra bạn thực hiện như một cách để tiếp xúc với tài liệu, bạn sẽ càng có thành tích tốt hơn về tài liệu đó vào một thời điểm sau.
Tất nhiên, vào một thời điểm nào đó, bạn phải tiếp xúc với tài liệu lần đầu tiên.
Đúng vậy.
Đó là lý do tại sao chúng ta cần học và nghiên cứu.
Nhưng sau khi đã tiếp xúc với tài liệu mới một lần, việc thực hiện thêm các bài kiểm tra về tài liệu đó, ngay cả khi bạn không làm tốt lắm trong những bài kiểm tra đó, miễn là bạn có thể thấy các câu trả lời chính xác cho những bài kiểm tra đó và so sánh câu trả lời của bạn với những câu trả lời đó sẽ dẫn đến thành tích tốt hơn trong bài kiểm tra cuối cùng và khả năng ghi nhớ tài liệu đó vào một thời điểm sau.
Nói cách khác, không phải là số lần bạn học tài liệu hay số lần bạn tiếp xúc với tài liệu.
Mà là việc tiếp xúc với tài liệu, cố gắng hết sức để tập trung và chú ý đến tài liệu đó và sau đó tự kiểm tra bản thân về tài liệu đó.
Hoặc nếu một giảng viên là người cho bạn bài kiểm tra, nhưng dù sao đi nữa, việc thực hiện các bài kiểm tra về tài liệu đó, không chỉ một lần, mà lý tưởng là hai hoặc ba lần, đó chính là điều thực sự khóa chặt tài liệu vào các mạch thần kinh của bạn.
Đó là điều sẽ dẫn đến sự thay đổi sâu rộng nhất, sự thay đổi bền vững nhất mà chúng ta nên nói, trong các mạch thần kinh của bạn mang theo tài liệu đó, giữ tài liệu đó trong tâm trí bạn, điều mà chúng ta gọi là mã hóa thần kinh.
Vì vậy, càng nhiều lần bạn tự kiểm tra hoặc bị kiểm tra về tài liệu, khả năng ghi nhớ của bạn về tài liệu đó sẽ càng tốt hơn.
Bây giờ, một số người sẽ ngay lập tức nói: “Ôi trời, nếu tôi học nó và sau đó tôi bị kiểm tra và tôi vô tình củng cố những thông tin sai hoặc không chính xác thì sao?” Nhưng dường như điều đó không phải là trường hợp.
Chừng nào bạn còn học được những câu trả lời đúng cho các bài kiểm tra, ngay cả khi bạn chỉ đạt 40% hoặc 50% hoặc thấp hơn trong các bài kiểm tra mà bạn thực hiện ngay sau thời gian học, thì đó vẫn sẽ là một chiến lược tốt hơn so với việc đọc lại tài liệu, điều này có thể hơi bất ngờ.
Chắc chắn điều đó đã làm tôi ngạc nhiên. Nhưng bạn biết điều gì còn ngạc nhiên hơn và hơi đáng sợ, điều mà tất cả chúng ta nên biết và tôi ước mình đã học được khi tôi còn học lớp hai, đó là nếu bạn hỏi sinh viên, “Bạn tự tin đến mức nào về tài liệu mà bạn vừa học?” “Bạn nghĩ mình sẽ làm tốt như thế nào trong một bài kiểm tra?”
Những gì bạn thấy nhất quán trong các nghiên cứu này, tôi đang cười vì điều này thật đáng kinh ngạc, là những sinh viên đã học tài liệu, tức là những người đã tiếp xúc với tài liệu bốn lần, nghĩ rằng họ sẽ làm tốt nhất trong bài kiểm tra cuối cùng.
Tuy nhiên, những sinh viên chỉ học tài liệu một lần và sau đó bị kiểm tra ba lần về tài liệu đó, họ nghĩ rằng cuối cùng họ sẽ làm tệ nhất.
Ví dụ, họ hỏi sinh viên về sự tự tin của họ, “Bạn nghĩ mình sẽ làm tốt như thế nào trong một bài kiểm tra về tài liệu này trong hai tuần, một năm, sáu tháng hoặc thậm chí là ngày mai?” Họ báo cáo, tức là những sinh viên trong nhóm kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra báo cáo sự tự tin về tài liệu thấp hơn nhiều, cảm giác thành thạo về tài liệu cũng thấp hơn nhiều so với những sinh viên đã tiếp xúc với tài liệu bốn lần, những người đã nói: “Vâng, tôi nghĩ tôi sẽ làm khá tốt hoặc rất tốt,” và bạn biết không? Điều ngược lại hoàn toàn là đúng.
Nói cách khác, khi bạn tiếp xúc với tài liệu nhiều lần, bạn nghĩ rằng bạn đã…
Tôi đã học được tài liệu.
Thực tế, sự tự tin của bạn rằng bạn đã học được tài liệu tăng lên với mỗi lần tiếp xúc tiếp theo với tài liệu, nhưng thực sự, bạn chưa học được gì cả so với những người đã tiếp xúc với tài liệu và sau đó làm bài kiểm tra về tài liệu đó, thường thì phải cố gắng để có được câu trả lời đúng trong những bài kiểm tra đó.
Thực tế, đôi khi họ nhận được những câu trả lời hoàn toàn sai và sau đó nhận ra rằng họ đã trả lời sai hoặc đôi khi họ chỉ cảm nhận được điều đó, nhưng đoán xem?
Kiểm tra bản thân một lần, hai lần, có thể ba lần trước khi bài kiểm tra cuối cùng về kiến thức của bạn về tài liệu đó là cách tốt nhất để khắc sâu tài liệu vào các mạch thần kinh.
Bây giờ, tôi nói rằng tôi ước mình đã học được điều này khi tôi còn là sinh viên vì ở một mức độ nào đó, tôi đã sử dụng phương pháp tự kiểm tra.
Một ví dụ nổi bật nhất là tôi đã tham gia một khóa học khi tôi còn ở đại học, tôi vẫn nhớ, đó là Biosciences 169L, một phòng thí nghiệm giải phẫu thần kinh do Ben Reese giảng dạy.
Tôi tin rằng ông ấy vẫn còn ở đó, và ông ấy đã được biết đến lúc đó và tôi chắc chắn vẫn vậy nếu ông ấy vẫn còn giảng dạy là một giáo sư cực kỳ thách thức, cực kỳ thách thức, không phải về con người hay tính cách, mà là một khối lượng chi tiết và độ nghiêm ngặt cao, kỳ vọng rất cao cho khóa học phòng thí nghiệm này về giải phẫu thần kinh, bao gồm các bài giảng, có một cuốn sách giáo khoa về giải phẫu thần kinh mà bạn sẽ nhìn vào các bảng khác nhau của các phần não từ các loài khác nhau, các loại thuốc nhuộm khác nhau của các mô não khác nhau, hãy nhớ rằng đây là một khóa học đại học, và sau đó có một phần phòng thí nghiệm, do đó có chữ L trong 169L, nơi bạn phải di chuyển từ trạm kính hiển vi này sang trạm kính hiển vi khác để xác định các cấu trúc chỉ dựa trên những gì bạn có thể thấy qua kính hiển vi và do đó bạn phải biết thuốc nhuộm là gì, những gì về cơ bản là nhìn thấy được trên phiếu kính vì một số thuốc nhuộm tiết lộ một số điều như, cái mà chúng ta gọi là thân tế bào của các nơ-ron so với, những thứ mà chúng ta gọi là dây dẫn.
các sợi trục giữa các nơ-ron, v.v., v.v.
Tôi nhớ đã nghĩ rằng đây là một khóa học thật khó.
Đó là một khóa học rất khó và cách học của tôi cho khóa học này bao gồm, tất nhiên,
đi đến lớp, thực hiện mổ xẻ, chúng tôi đã mổ xẻ một bộ não cừu vào thời điểm đó, vì vậy chúng tôi thực sự
mổ xẻ một bộ não thực, chúng tôi làm việc với kính hiển vi, chúng tôi học về nó từ sách giáo khoa
và từ bài giảng và có rất nhiều thuật ngữ mới về rostral, caudal, dorsal,
ventral, tất cả những thứ của giải phẫu thần kinh và rồi vào một thời điểm nào đó tôi đã quyết định có lẽ
dựa trên sự choáng ngợp hoàn toàn để học giải phẫu thần kinh bằng cách nằm trên giường trong
căn hộ nhỏ của tôi, tôi sống một mình và nhắm mắt lại và bay qua hệ thần kinh
từ những điểm vào khác nhau, qua tai, xem lại giải phẫu ốc tai của tôi, qua mắt,
xem lại giải phẫu võng mạc của tôi, qua bề mặt lưng của não, suy nghĩ về các rãnh
và cuộn não và sau đó là thể chai và rồi tôi, và tôi vẫn có thể thấy nó trong tâm trí của mình.
Vì vậy, quá trình học của tôi cho giải phẫu thần kinh, đúng vậy, bao gồm việc tiếp xúc với tài liệu, nhưng
nó bao gồm hàng giờ suy nghĩ về tài liệu trong chính bộ não của tôi.
Vì vậy, điều đó có phần hơi tự phản ánh.
Kết quả là, tôi thích nghĩ, thực tế, tôi tin với một chút tự tin rằng tôi có
sự thành thạo rất cao về giải phẫu thần kinh ở các loài khác nhau.
Bây giờ, đó là lĩnh vực chuyên môn của tôi, tôi không nghĩ mình là một thiên tài nào đó về
giải phẫu thần kinh, tôi chỉ đã dành hàng giờ để học tài liệu và sau đó
xem lại tài liệu trong tâm trí của mình.
Vì vậy, nói cách khác, tự kiểm tra bản thân, đây là những gì tôi sẽ làm nếu tôi di chuyển xuống một quỹ đạo
của một đường dẫn thần kinh, chẳng hạn, giữa nói rằng hồi hải mã và một cấu trúc lân cận
và tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, tôi sẽ tìm kiếm nó trong sách giáo khoa và sau đó tôi sẽ
quay lại với việc học tập kiểu hình dung bài tập tinh thần này.
Điều quan trọng không phải là việc học tập.
Điều quan trọng là tôi đang tự kiểm tra bản thân, tôi đang cố gắng tìm ra những điểm mà tôi không còn kiến thức để tiến xa hơn, trong trường hợp này là hình ảnh tâm lý của tôi về não bộ, nhưng qua tài liệu.
Và đây là khía cạnh chính của việc kiểm tra.
Nó không chỉ đơn thuần là biết có bao nhiêu câu hỏi bạn trả lời đúng, bao nhiêu câu trả lời sai.
Mà là nhận ra chính xác những gì bạn biết và không biết.
Và một thành phần quan trọng của việc kiểm tra là gặp phải những điều mà bạn nói, tôi không thể nhớ, tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo hoặc tôi chắc chắn rằng cấu trúc đó là fimbria và sau đó bạn đi và bạn nhìn và bạn thấy, đó không phải là fimbria, nhưng đoán xem, tôi sẽ không bao giờ quên, chẳng hạn như vị trí của habanula hoặc nó trông như thế nào, một cấu trúc mà, nhân tiện, vì những cái tên này có phần bí ẩn, vào thời điểm đó, chúng tôi không biết nó có chức năng gì.
Hóa ra nó liên quan đến sự thất vọng.
Nó là chìa khóa cho các mạch trầm cảm hoặc các mạch cơ bản cho trầm cảm ở một số cá nhân.
Nó bị ức chế bởi việc nhìn ánh sáng mặt trời vào buổi sáng.
Chúng tôi cũng biết điều đó.
Và bằng cách tiếp xúc quá nhiều với ánh sáng nhân tạo giữa đêm, bạn làm tăng hoạt động của habanula.
Công trình đẹp không phải do phòng thí nghiệm của tôi thực hiện, mà là của các phòng thí nghiệm khác chứng minh điều đó.
Vì vậy, điều tôi vừa làm cho bạn ở đây là hy vọng dạy bạn một chút về giải phẫu thần kinh và trầm cảm, nhưng quan trọng hơn, chỉ để minh họa rằng cách bạn tự kiểm tra có thể rất cá nhân hóa theo những cách mà bạn học tốt nhất.
Bây giờ điều đó mâu thuẫn với những gì tôi đã nói trước đó, đó là khái niệm rằng mọi người có các phong cách học tập khác nhau và một số người là người học bằng lời nói và một số người là người học bằng âm thanh và v.v., không còn đứng vững nữa, nhưng mà, nhân tiện, không có nghĩa là không có nghiên cứu nào hỗ trợ điều đó, chỉ là nó bị mâu thuẫn nặng nề bởi các nghiên cứu khác mà mâu thuẫn với ý tưởng đó.
Cách tiếp cận của bạn, phương pháp tốt nhất để kiểm tra bản thân về tài liệu nhằm bù đắp cho quá trình quên và xác định những chỗ bạn còn thiếu kiến thức hoặc những gì bạn nghĩ là bạn biết nhưng thực ra không phải vậy, hoặc những gì bạn biết nhưng lại sai. Điều đó có thể đạt được thông qua cách tiếp cận tốt nhất cho bạn, mà trong trường hợp của tôi, đó là nằm xuống và suy nghĩ về tài liệu trong đầu.
Đến tận ngày hôm nay, khi tôi đọc một bài báo, tôi cố gắng, không phải lúc nào tôi cũng làm được điều này, nhưng tôi cố gắng đi dạo trong vườn hoặc bên ngoài và suy nghĩ về những thành phần chính của bài báo đó và nghĩ về một số điểm quan trọng, điều mà tôi sẽ làm ngay bây giờ.
Tôi muốn tạm dừng một chút để cảm ơn một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, Element. Element là một loại đồ uống điện giải có tất cả những gì bạn cần và không có gì thừa. Điều đó có nghĩa là các điện giải, natri, magiê và kali ở tỷ lệ chính xác, nhưng không có đường.
Bây giờ, tôi và những người khác trên podcast đã nói rất nhiều về tầm quan trọng thiết yếu của việc cung cấp đủ nước cho chức năng não bộ và cơ thể. Nó cho thấy rằng ngay cả một mức độ mất nước nhẹ cũng có thể làm giảm hiệu suất nhận thức và thể chất.
Cũng rất quan trọng để bạn có đủ điện giải để cơ thể và não bộ hoạt động tốt nhất. Các điện giải, natri, magiê và kali rất quan trọng cho hoạt động của tất cả các tế bào trong cơ thể bạn, đặc biệt là các tế bào thần kinh.
Để đảm bảo rằng tôi nhận đủ lượng nước và điện giải, tôi hòa tan một gói Element trong khoảng 16 đến 32 ounce nước khi tôi thức dậy vào buổi sáng và tôi uống nó ngay khi thức dậy. Tôi cũng uống Element hòa tan trong nước trong bất kỳ loại bài tập thể chất nào tôi đang thực hiện, đặc biệt là vào những ngày nóng nếu tôi đổ mồ hôi nhiều và mất nước cùng điện giải.
Nếu bạn muốn thử Element, bạn có thể truy cập vào drinkelement.com/huberman, được đánh vần là drinklmnt.com/huberman.
để yêu cầu một gói mẫu Element miễn phí với việc mua bất kỳ gói pha chế đồ uống Element nào.
Một lần nữa, đó là drinkelement.com/huberman để yêu cầu một gói mẫu miễn phí.
Được rồi, tôi thích nghĩ rằng chúng ta đang thiết lập rằng việc tự kiểm tra hoặc kiểm tra học sinh của bạn hoặc bị giáo viên kiểm tra là cách tốt nhất để chống lại việc quên.
Hãy xem xét tài liệu thực sự hỗ trợ tuyên bố đó trực tiếp vì trong thí nghiệm trước đó mà tôi đã mô tả, nó hoặc là học, học, học, học, học, học, kiểm tra hoặc học, kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra và sau đó sau đó mọi người cùng làm một bài kiểm tra vào cùng một thời điểm.
Một biến thể của điều đó đã được thực hiện, nơi họ có một nhóm học sinh học tài liệu, vì vậy đây là tài liệu mới và khi tôi nói học, tôi có nghĩa là họ đã được tiếp xúc với tài liệu lần đầu tiên và tôi nhận ra đây là một chút vấn đề vì chúng ta đang sử dụng từ học khi thực tế tôi đang cố gắng chỉ ra rằng việc tự kiểm tra là học.
Vì vậy, hãy tha lỗi cho tôi nhưng đây là cách mà nó được lập bản đồ trong những thí nghiệm này và những tài liệu này nếu bạn muốn tìm kiếm chúng trong chú thích chương trình của chúng tôi.
Một nhóm được tiếp xúc với tài liệu, điều mà chúng ta gọi là học và sau đó làm một bài kiểm tra ngay lập tức sau đó.
Họ được thông báo về những gì họ đã làm đúng, những gì họ đã làm sai trong bài kiểm tra đó và những câu trả lời đúng là gì và sau đó một thời gian sau, sau một khoảng thời gian trì hoãn, họ làm một bài kiểm tra về cùng một tài liệu.
Một nhóm khác học, tức là họ được tiếp xúc với tài liệu, sau đó có một khoảng thời gian trì hoãn.
Khoảng thời gian trì hoãn đó có thể là vài ngày, có thể là vài tuần.
Thí nghiệm này dường như đã được thực hiện theo mọi cách cho đến bây giờ.
Sau đó, họ được kiểm tra và sau đó có một khoảng thời gian trì hoãn khác và sau đó họ làm một bài kiểm tra vào cùng một thời điểm mà nhóm một đã làm.
Vì vậy, một lần nữa, đó là học kiểm tra, trì hoãn dài kiểm tra cho nhóm một hoặc học trì hoãn kiểm tra, trì hoãn kiểm tra cho nhóm hai.
Hãy nhớ rằng bài kiểm tra cuối cùng được thực hiện cùng một lúc bởi mọi người hoặc nhóm ba học, tức là họ được tiếp xúc với tài liệu, sau đó là một khoảng thời gian trì hoãn rất, rất dài, sau đó là một bài kiểm tra và sau đó…
bài kiểm tra cuối cùng, bài kiểm tra mà mọi người đều tham gia cùng một lúc.
Bạn có thể đoán nhóm nào đã thực hiện tốt nhất không?
Bản chất của thí nghiệm này, nếu bạn đang nghe điều này và nó không rõ ràng trong đầu bạn, là bạn hoặc là được tiếp xúc với tài liệu và được kiểm tra ngay sau đó, và sau đó làm bài kiểm tra sau một khoảng thời gian trễ, chẳng hạn như một tuần hoặc hai tuần sau, hoặc bạn được tiếp xúc với tài liệu, có một khoảng thời gian trễ vài ngày, sau đó bạn làm bài kiểm tra và rồi lại vài ngày nữa và sau đó bạn làm bài kiểm tra, vì vậy nó được phân bổ đều hơn, hoặc nếu bạn được phân vào nhóm thứ ba, bạn sẽ học mà không thấy tài liệu hoặc được kiểm tra về nó cho đến một hoặc hai ngày trước bài kiểm tra lớn, sau đó bạn sẽ được kiểm tra về nó, bạn nhận lại câu trả lời và sau đó bạn lại được kiểm tra về nó một lần nữa.
Bạn có thể tưởng tượng rằng nhóm cuối cùng có thể thực hiện tốt nhất vì họ được tiếp xúc lại với tài liệu, họ được cho biết câu trả lời đúng là gì nên họ biết mình đã sai ở đâu, họ biết mình đã đúng ở đâu và sau đó ngày hôm sau họ lại làm bài kiểm tra.
Tôi đã nghĩ rằng nhóm đó sẽ thực hiện tốt nhất nhưng hóa ra điều ngược lại là đúng.
Thật bất ngờ, hiệu suất tốt nhất đến từ việc được tiếp xúc với tài liệu, trong thí nghiệm này được gọi là học, vì vậy họ đọc một đoạn văn hoặc họ học một số tài liệu toán học hoặc ngôn ngữ hoặc âm nhạc hoặc học động cơ, sau đó họ làm bài kiểm tra ngay sau đó, thậm chí là cùng ngày hoặc ngày hôm sau và sau đó có một khoảng thời gian dài và sau đó họ làm bài kiểm tra, nhóm đó thực hiện tốt nhất.
Nói cách khác, hãy tự kiểm tra rất sớm, nếu không phải là cùng ngày, chắc chắn là ngày hôm sau hoặc sớm hơn, ngay sau khi được tiếp xúc với tài liệu lần đầu tiên.
Ngược lại với nhóm cuối cùng, nhóm này thực hiện tệ nhất, họ thực hiện tệ nhất.
Được tiếp xúc với tài liệu, sau đó có một khoảng thời gian dài, sau đó bạn được kiểm tra về tài liệu đó, bạn được cho biết bạn đã đúng ở đâu, bạn đã sai ở đâu và sau đó ngày hôm sau bạn lại làm bài kiểm tra một lần nữa.
Ngay cả khi có những câu hỏi trùng lặp với bài kiểm tra mà bạn đã thực hiện chỉ một ngày trước đó, nhóm thực hiện kém nhất và nhóm đã học có một bài kiểm tra khoảng cách, họ đã thực hiện ở mức trung bình. Điều này cho chúng ta biết điều gì? Điều này cho chúng ta biết điều gì đó rất quan trọng, liên quan đến tính dẻo dai của não bộ, liên quan đến các chiến lược học tập tốt nhất. Đây là điều mà tôi ước gì tôi đã học được khi tôi còn học cao học, khi tôi còn là sinh viên đại học, khi tôi còn học trung học và tiểu học, thậm chí khi tôi còn học mẫu giáo, tôi ước gì tôi đã học điều này. Hãy tự kiểm tra bản thân về tài liệu mà bạn vừa tiếp xúc ngay sau lần tiếp xúc đầu tiên với nó, vì điều đó giúp bù đắp cho việc quên tự nhiên của tài liệu mới mà não bộ tiếp xúc. Đây thực sự là đặc điểm nổi bật của tất cả các dữ liệu ấn tượng về việc kiểm tra như một công cụ học tập, tự kiểm tra bản thân hoặc học sinh của bạn hoặc bị kiểm tra nếu bạn là học sinh, bởi giáo viên của bạn, như một công cụ không chỉ để đánh giá hiệu suất, để biết bạn biết gì và không biết gì mà còn để củng cố thông tin đó trong các mạch thần kinh của bạn. Khi tôi nói củng cố thông tin đó trong các mạch thần kinh của bạn, tôi nhận ra đó là một câu dài. Điều chúng ta biết là việc kiểm tra ngay sau khi tiếp xúc với tài liệu mới là để bù đắp cho việc quên tài liệu đó. Bạn có thể nói, “Chờ đã, nếu điều đó đúng, tại sao việc học tài liệu và sau đó chờ đợi và sau đó thực hiện hai bài kiểm tra liên tiếp, trong đó bạn học lại tài liệu trong bài kiểm tra, lại không phải là nhóm có hiệu suất tốt nhất?” Thực sự có điều gì đó khác biệt cơ bản giữa việc tiếp xúc lần đầu với tài liệu và việc tự kiểm tra bản thân về tài liệu đó. Chúng ta không biết chính xác điều đó là gì. Có một số dữ liệu hình ảnh thần kinh thú vị ở người cho thấy điều này có liên quan đến khái niệm quen thuộc với tài liệu. Điều này rất đơn giản.
Điều này dễ hiểu mặc dù nó liên quan đến một chút trí nhớ, khoa học thần kinh và thuật ngữ. Sự nhanh nhẹn với một điều gì đó, nhận ra rằng nó không giống như việc có sự nhanh nhẹn với điều đó, việc làm chủ điều đó không giống như việc làm chủ tài liệu, việc đã ghi nhớ nó. Khi bạn đọc một cái gì đó nhiều lần, bạn thấy nó nhiều lần. Bạn nghe nó nhiều lần. Bạn suy nghĩ về nó nhiều lần. Tất nhiên, bạn đang đọc nó hoặc bạn đang nghe về nó và bạn nghĩ rằng bạn đang học tài liệu, rằng các mạch thần kinh của bạn đang thay đổi nhưng đó là một quá trình khá thụ động, ngay cả khi đó là một chương khó đọc hoặc một đoạn nhạc khó. Sự khác biệt là khi bạn được kiểm tra về tài liệu, có điều gì đó xảy ra trong việc bạn thực hiện hoặc hồi tưởng, nếu chỉ là nhận thức hoặc bạn đang viết nó xuống hoặc bạn được yêu cầu chơi nhạc hoặc thực hiện động tác, có điều gì đó xảy ra trong lỗi, việc sai sót của một số điều nhất định mà kích hoạt hệ thần kinh của bạn để khóa thông tin mà bạn đã đúng. Để nhớ những gì bạn đã sai để bạn sau đó có thể sửa chữa nó, điều này hoàn toàn khác biệt so với việc tiếp xúc và tiếp xúc lại và tiếp xúc lại. Đây là điều kiện tiên quyết để học rằng bạn cần phải thấy tài liệu lần đầu tiên. Bạn không thể chỉ bắt đầu kiểm tra bản thân về tài liệu mà bạn chưa từng tiếp xúc. Tôi cho rằng bạn có thể, nhưng tôi tưởng tượng rằng bạn sẽ chủ yếu sai. Chúng ta đều sai. Việc sử dụng kiểm tra ngay sau lần tiếp xúc đầu tiên với tài liệu như một công cụ để học nhằm chống lại việc quên rõ ràng đang khai thác sự khác biệt này giữa sự quen thuộc với một điều mà chúng ta biết rằng một số khu vực não bộ được kích hoạt so với việc hồi tưởng, có khả năng lấy tài liệu đó và đưa nó vào trí nhớ, đưa nó vào sự chú ý tập trung của bạn và sử dụng tài liệu đó. Tôi nhận ra rằng điều này có phần trừu tượng và một số điều này vẫn đang được phân tích.
Nếu bạn quan tâm đến khoa học thần kinh về sự quen thuộc với một cái gì đó so với khả năng của bạn để thực sự nhớ lại một cái gì đó và thành thạo tài liệu đó, có một bài tổng quan rất hay mà tôi cung cấp liên kết trong phần ghi chú chương trình. Nó được xuất bản trong tạp chí HIPAA Campus. Tôi luôn cảm thấy buồn cười khi biết rằng có một tạp chí được đặt tên theo một cấu trúc của não. Dù sao, theo những gì tôi biết, không có tạp chí nào tên là Retina hay Amygdala. Tôi có một giai thoại ngắn từ thời đại học, khi tôi biết rằng có tạp chí HIPAA Campus và đó là buổi gặp gỡ đầu tiên của sinh viên sau đại học. Người tổ chức buổi gặp gỡ đó hóa ra là một nhân vật nổi bật trong lĩnh vực học tập và trí nhớ. Tôi đã nói, “Điều này thật vô lý. Có một tạp chí tên là HIPAA Campus. Tôi là sinh viên năm nhất.” Anh ấy nói, “Đúng vậy, có đấy.” Tôi nói, “Ừ, thật ngớ ngẩn. Ai là những kẻ ngu ngốc đặt tên tạp chí theo một cấu trúc của não?” Hóa ra còn có một tạp chí tên là Cerebral Cortex và có lẽ còn một cái về spinal cortex. Hóa ra tôi chính là kẻ ngu ngốc nói điều này. Người mà tôi đang nói chuyện, người mà tất nhiên là người tổ chức bữa tiệc, nói, “Thực ra, đó là tạp chí của tôi. Tôi là người sáng lập tạp chí HIPAA Campus.” Bạn có thể tìm kiếm chúng. Đến lúc này, bạn sẽ làm một bài kiểm tra và đó là một bài kiểm tra rất dễ. Tôi nhận ra chúng ta đã đi vào nội dung một chút và có lẽ tất cả chúng ta đều hơi mệt mỏi, nhưng tôi hy vọng bạn đang cảm thấy ngạc nhiên về việc kiểm tra, và đặc biệt là tự kiểm tra ngay sau khi tiếp xúc với tài liệu mới, là một công cụ tuyệt vời như thế nào. Câu hỏi là như thế này. Nhân tiện, đây là một câu hỏi mở. Bạn không cần phải biết câu trả lời vì tôi chưa nói cho bạn biết câu trả lời, nhưng tôi muốn bạn suy nghĩ về điều này. Nếu nhìn vào phần lớn dữ liệu trong toàn bộ lĩnh vực kiểm tra như một công cụ học tập, bạn nghĩ rằng bạn sẽ cải thiện bao nhiêu khi tự kiểm tra một lần trên tài liệu mới? Bạn nghĩ đó là sự cải thiện 10%, 20%?
Ở đây, tôi chỉ so sánh việc tự kiểm tra một lần về tài liệu mà bạn vừa mới tiếp xúc lần đầu tiên với việc không tự kiểm tra chút nào. Bạn nghĩ rằng mình cải thiện được bao nhiêu? Câu trả lời là khoảng 50%, năm, không. Tôi có thể nói điều này dựa trên thực tế rằng trong các nghiên cứu về học nhạc, học toán, học ngôn ngữ, học vận động, khi các đối tượng được tiếp xúc với tài liệu mới và sau đó được kiểm tra sau một khoảng thời gian, tỷ lệ thông tin mà họ nhớ đúng hoặc khả năng thực hiện một điều gì đó chính xác giảm dần theo thời gian, đặc biệt là vì họ không thực hành và không kiểm tra trong khoảng thời gian đó. Điều này đã được đưa vào các thí nghiệm này. Sau đó, bạn chỉ cần hỏi có bao nhiêu phần của tài liệu bị quên nếu họ chỉ được tiếp xúc với tài liệu. Trong trường hợp học nhạc, giáo viên của bạn ngồi bên cạnh bạn và chỉ cho bạn các gam trên piano, nhưng sau đó bạn không thực hành chúng trong thời gian giữa, hoặc có thể một ví dụ khác là ai đó cho bạn một bài giảng về một giai đoạn cụ thể trong lịch sử và sau đó bạn không được tiếp xúc với tài liệu đó một lần nữa và bạn không tự kiểm tra, so với việc nếu bạn chỉ làm một bài kiểm tra, thậm chí là một bài kiểm tra tự định hướng về tài liệu ngay sau đó, bất kể bạn thực hiện tốt như thế nào, bạn sẽ có mức độ quên. Tôi muốn bạn nghĩ về việc tự kiểm tra theo cách này vì chúng ta đang nghĩ về các chiến lược học tập tối ưu. Bạn có mức độ quên mà thường xảy ra. Điều này rất quan trọng. Thực tế, tôi thậm chí không biết rằng hầu hết các nhà thần kinh học có nghĩ về việc học và tính dẻo của não theo cách này không. Hầu hết mọi người, bao gồm cả các nhà thần kinh học, đều được dạy, đã được dạy, và tiếp tục được dạy rằng bạn được tiếp xúc với tài liệu mới, bạn tập trung, sau đó trong giấc ngủ có sự tái cấu trúc các kết nối, tất cả đều đúng, nhưng chúng ta thực sự cần phải nghĩ về việc hầu hết thông tin mà vào hệ thần kinh của chúng ta mỗi ngày đều bị quên.
Hầu hết mọi thứ đều bị loại bỏ hoàn toàn. Có một số trường hợp hiếm hoi mà mọi người nhớ mọi thứ và tôi sẽ nói với bạn, những người này thực sự gặp khó khăn trong cuộc sống. Họ không làm tốt trong công việc và các mối quan hệ. Họ nhớ từng chi tiết nhỏ của mọi thứ và điều đó thực sự gây rối cho chất lượng cuộc sống của họ. Đó không phải là điều bạn muốn. Bạn muốn có một trí nhớ tuyệt vời cho những điều đúng đắn. Khi bạn tự kiểm tra tài liệu, bạn có mức độ quên xảy ra so với việc bạn chỉ tiếp xúc với tài liệu. Tôi muốn bạn ghi nhớ điều đó vì đó là điều đã thực sự khiến tôi nhận ra, ôi trời ơi, tôi ước gì tôi đã tự kiểm tra bản thân về những tài liệu mà tôi muốn nhớ theo thời gian thay vì đọc đi đọc lại. Tôi đã có một quy trình phức tạp để học tập mà tôi đã sử dụng suốt thời gian đại học và sau đại học và nó hoạt động khá tốt với tôi, nơi tôi đọc và tô sáng, sau đó tôi viết ghi chú của mình, rồi tôi viết những đoạn văn nhỏ về những thứ đó. Một số điều đó có thể đã bắt chước việc tự kiểm tra, thực sự là như vậy, và sau đó tất nhiên tôi sẽ làm các bài kiểm tra và tham gia giờ làm việc. Khi tôi nghiêm túc về việc học, tôi đã rất nghiêm túc về việc học và tất nhiên tôi vẫn quên những điều. Tôi đã mắc lỗi trong podcast này trước đây, một phần do đi quá nhanh hoặc nói một câu đùa mà mọi người không nhận ra là một câu đùa, câu chuyện đầy đủ ở đó, nhưng trong bất kỳ trường hợp nào, tất nhiên tôi mắc lỗi. Tất nhiên, tôi đã quên một số điều và đôi khi tôi nói sai. Tôi luôn cố gắng để mọi thứ chính xác. Chúng tôi sửa chữa mọi thứ trong chú thích chương trình nếu chúng được gọi ra cho chúng tôi. Chúng tôi hiện đang sử dụng AI để xem xét podcast và điều chỉnh bất cứ nơi nào cần thiết bằng cách chèn hoặc thực sự thay thế những từ đó nếu cần và cứ như vậy, nhưng vâng, tất cả chúng ta đều quên những điều. Tất cả chúng ta đều mắc lỗi, nhưng nếu tôi chỉ biết rằng việc tự kiểm tra bản thân về tài liệu trong khi đi bộ…
ra khỏi lớp học hoặc ngay sau khi về nhà hoặc vào tối hôm đó hoặc ngày hôm sau sẽ cho phép tôi thực hiện tốt hơn rất nhiều trong một kỳ thi, một kỳ thi giữa kỳ hoặc một kỳ thi cuối kỳ và tất nhiên tôi vẫn sẽ học vì tôi đã cam kết và bạn cũng nên học nhiều như bạn cảm thấy cần thiết để nắm vững tài liệu cho bản thân.
Tuy nhiên, nếu tôi biết rằng việc tự kiểm tra hoặc bị kiểm tra ngay sau khi tiếp xúc với tài liệu sẽ giúp giảm mức độ quên lại sau một năm, tôi chắc chắn sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Hãy nói về một số cách cụ thể mà bạn có thể tự kiểm tra hoặc nếu bạn là một giáo viên hoặc nếu bạn có cuộc đối thoại tốt với giáo viên của bạn và họ cởi mở, có thể họ sẽ sẵn sàng lắng nghe về những hình thức tốt nhất để tự kiểm tra như một công cụ học tập.
Các bài kiểm tra tốt nhất là các câu hỏi mở ngắn, các bài kiểm tra với gợi ý rất tối thiểu, không khác gì loại mà chúng ta đã thực hiện hôm nay trong podcast này, so với các bài kiểm tra trắc nghiệm.
Các câu hỏi trắc nghiệm cho phép sự quen thuộc với tên, với sự thật. Nó sẽ là A, B, C, D và đôi khi E là A và C và cứ như vậy và trong mỗi câu trả lời A, B, C, D, E đó, bạn đang tìm kiếm câu trả lời đúng, bạn đang tìm kiếm sự quen thuộc, sự nhận diện của một cái gì đó, đúng rồi, cái này, không phải cái kia, được rồi, đó là câu trả lời tốt nhất bạn khoanh tròn C, được rồi, kiểu như vậy.
Ngược lại với một câu hỏi mở, nơi bạn phải viết ra câu trả lời của mình, bạn phải nhớ lại thông tin, đúng không?
Nó đòi hỏi một mức độ nắm vững thông tin cao hơn nhiều so với sự quen thuộc hoặc nhận diện tài liệu.
Vì vậy, các bài kiểm tra tốt nhất như công cụ học tập sẽ là các câu hỏi mở ngắn hoặc thậm chí là các câu hỏi dài.
Bây giờ có một ngoại lệ cho điều này, đó là các bài kiểm tra trắc nghiệm bao gồm các mẹo, được không?
Nếu bạn đã từng tham gia GRE, Kỳ thi đầu vào Cao học hoặc LSAT hoặc MCAT,
Có một số câu hỏi trong đó rất đơn giản, nhưng trong các bài kiểm tra chuẩn hóa, họ thường bao gồm những câu hỏi được gọi là “trick questions”, trong đó những câu hỏi này không cho phép bạn chỉ nhận ra câu trả lời đúng và phân biệt nó với các câu trả lời sai khác, mà thay vào đó, chúng có những câu trả lời mà thoạt nhìn có vẻ như là câu trả lời đúng và mọi người có xu hướng khoanh tròn những câu đó và tiếp tục hoặc chọn những câu đó và tiếp tục. Nhưng nếu bạn suy nghĩ về tài liệu một cách sâu sắc hơn, thì những câu trả lời được gọi là “rõ ràng” đó thực sự là những câu trả lời sai.
Vì vậy, có những phiên bản của bài kiểm tra trắc nghiệm yêu cầu một mức độ thành thạo cao hơn về tài liệu, nơi mà sự quen thuộc đơn giản sẽ không giúp ích cho bạn và bạn thực sự phải có khả năng nhớ lại các thành phần thông tin khác nhau dẫn đến điều đó. Nhưng những phiên bản đó thì hiếm hơn, chắc chắn trong bối cảnh của các loại học khác như học nhạc, mặc dù tôi cho rằng đối với lý thuyết âm nhạc thì điều đó có thể liên quan. Nhưng khi tôi nói về học nhạc, tôi chỉ đang mặc định vào ý tưởng về cơ chế của việc học nhạc, nhưng tất nhiên còn có lý thuyết âm nhạc, v.v.
Vì vậy, điều tôi đang nói là kỳ thi cuối cùng, kỳ thi cuối kỳ, kỳ thi giữa kỳ, kỳ thi được tổ chức cho bạn hiếm khi bạn có quyền kiểm soát định dạng của kỳ thi đó. Đôi khi nó có định dạng hỗn hợp. Nhưng những cách khác nhau mà bạn tự kiểm tra như một hình thức học tập thực sự rất quan trọng. Và lý tưởng là bạn sẽ làm cho những điều này mở. Nói cách khác, bạn sẽ không chỉ dựa vào trắc nghiệm. Bạn sẽ dựa vào một hình thức tự kiểm tra hoặc mà bạn giao cho học sinh của bạn hoặc mà giáo viên của bạn giao cho bạn, yêu cầu bạn suy nghĩ về tài liệu với một mức độ sâu sắc nào đó, với một mức độ nỗ lực nào đó, và tất nhiên bạn sẽ mắc phải một số sai lầm. Giờ đây, tôi hy vọng rằng nếu việc kiểm tra được sử dụng như một công cụ học tập, thay vì chỉ…
đánh giá, nhưng ở đây chúng ta đang nói về việc sử dụng kiểm tra như một công cụ học tập, rằng nó sẽ không ảnh hưởng, ít nhất là không vào thời điểm đó, đến hiệu suất cuối cùng của bạn trong khóa học hoặc bất cứ điều gì khác. Thay vào đó, đó là kiểm tra vì mục đích học tập.
Bây giờ chúng ta biết từ tài liệu rằng sinh viên không thích các bài kiểm tra bất ngờ. Hôm nay tôi đã cho bạn một vài bài và xin lỗi bạn. Chúng ta không thích các bài kiểm tra bất ngờ. Chúng ta biết điều này qua việc giảm điểm đánh giá giảng dạy. Đã nhận được điểm đánh giá giảng dạy khác nhau, hãy nói là, trong nhiều năm và tôi luôn coi trọng phản hồi. Một bình luận nổi bật mà tôi nhớ ngay lập tức là việc tôi thường xuyên nhắc đến chú chó Bulldog Costello của mình trong lớp. Vì vậy, ở đây tôi lại nhắc đến cậu ấy chỉ để đáp lại một sinh viên đã nói rằng tôi nhắc quá nhiều. Tôi sẽ nhắc đến cậu ấy bao nhiêu tùy thích.
Điểm ở đây là khi sinh viên đánh giá giáo viên của họ, họ có xu hướng trừng phạt giáo viên vì các bài kiểm tra bất ngờ. Điều đó có nghĩa là các bài kiểm tra bất ngờ không hiệu quả? Không, nhưng bạn biết điều gì hiệu quả hơn không? Nói với sinh viên ngay từ đầu lớp học hoặc tự nói với bản thân ngay từ đầu bất kỳ cuộc hành trình học tập nào, vì điều này không chỉ liên quan đến lớp học, rằng bạn sẽ tham gia một loạt các bài kiểm tra, rằng bạn sẽ sử dụng kiểm tra hoặc bài kiểm tra, bất cứ điều gì bạn muốn gọi chúng, như một hình thức giảng dạy và học tập, và rằng bạn có thể mong đợi năm bài kiểm tra hoặc năm bài kiểm tra trong quá trình được trình bày tài liệu hoặc rằng bạn sẽ tự kiểm tra mỗi ngày sau khi học tài liệu.
Bây giờ, đôi khi bạn phải chuyển từ lớp này sang lớp khác. Không có cơ hội để tự kiểm tra, nhưng đoán xem điều gì sẽ không hữu ích? Đi ra khỏi lớp và ngay lập tức lấy điện thoại của bạn, chúng ta biết rằng điều đó có thể cản trở khả năng nhớ tài liệu của bạn vì nó sẽ làm tăng khả năng quên, vì bạn có cơ hội quan trọng ngay sau khi tiếp xúc với tài liệu mới để giúp bù đắp.
Việc quên có thể được giảm thiểu bằng cách tự kiểm tra bản thân về tài liệu đó ngay sau khi bạn tiếp xúc với nó.
Vì vậy, một lần nữa, mặc dù tôi không học ở thời đại mà chúng ta có điện thoại thông minh và nhắn tin, tôi vẫn nhớ mình đã đi ra khỏi lớp và đi xe đạp, nhưng tất nhiên có những người để nói chuyện, có những việc khác cần phải chú ý.
Nếu bạn thực sự nghiêm túc về việc học tài liệu, hãy dành vài giây, thậm chí vài phút sau khi tiếp xúc với tài liệu đó và suy nghĩ về nó.
Hãy tự kiểm tra bản thân về nó, và nếu bạn nhận thấy rằng bạn không biết tài liệu đó, bạn cảm thấy bối rối hoặc choáng ngợp bởi nó, thì thật tuyệt.
Bạn vừa hoàn thành bước đầu tiên trong việc kích hoạt hệ thần kinh của bạn nhận thức rằng nó cần học tài liệu đó và bạn đã tạo ra một cơ hội để tăng cường tính dẻo dai của não bộ, điều mà tất cả những điều này về việc kiểm tra như một hình thức học tập đang nói đến.
Bạn sẽ tự kiểm tra bản thân để tìm ra những gì bạn không biết, để sau đó bạn tìm hiểu tài liệu đó, kiểm tra bản thân về nó một lần nữa, để cuối cùng bạn quên rất ít, nếu có.
Bây giờ có những thành phần khác trong việc học và tính dẻo dai của não mà tôi đã đề cập trong các podcast trước đây, chúng thật sự thú vị không thể không nhắc đến, nhưng tôi sẽ chỉ đề cập đến chúng một cách ngắn gọn, như là hiệu ứng GAP.
Hiệu ứng GAP thật tuyệt vời và đã được chứng minh cho nhiều hình thức học tập khác nhau. Hiệu ứng GAP là những gì tôi vừa làm, đó là tạm dừng định kỳ trong việc học tài liệu, chỉ ngắn từ 5 đến 10 giây, nhưng thậm chí có thể kéo dài đến 30 giây, trong khoảng thời gian đó, đoán xem, hồi hải mã của bạn, các nơ-ron trong hồi hải mã của bạn, lặp lại thông tin mà bạn đã tiếp xúc lần đầu tiên với tốc độ nhanh hơn 20 đến 30 lần so với bình thường, giống như nó làm trong giấc ngủ REM.
Vì vậy, nếu bạn là một giáo viên và/hoặc nếu bạn là một người học, hãy thực hiện điều này định kỳ trong suốt một phiên học.
Một lớp học, hay bất cứ điều gì, khi cố gắng học các kỹ năng vận động mới hoặc kỹ năng âm nhạc hoặc bất kỳ loại hình học tập nào, hãy tạm dừng và để cho hippocampus của bạn tạo ra nhiều lần lặp lại hơn về tài liệu đó so với việc bạn chỉ cố gắng lao qua.
Vì vậy, tôi nhận ra rằng trong cuộc thảo luận hôm nay, những từ như kiểm tra và bài kiểm tra, đánh giá, bù đắp, quên, tất cả những thứ đó có thể làm tăng mức cortisol của mọi người. Nó có thể khiến chúng ta nhớ lại những trải nghiệm khó chịu trong lớp học liên quan đến việc bị gọi tên, bị hỏi lạnh lùng để trả lời, một trò chơi xấu mà các giảng viên thường áp dụng.
Hãy nhớ rằng việc kiểm tra như một hình thức học tập, dù là tự định hướng hay được giáo viên giao cho, không phải vì mục đích đánh giá ở mức độ, được rồi, bạn sẽ có một bài thi vào cuối buổi giảng và sau đó bạn cố gắng hết sức để trả lời những câu hỏi đó và rồi nộp lại và điều đó ảnh hưởng đến điểm số của bạn.
Không, điều này liên quan đến việc được thông báo hoặc tự tiết lộ cho bản thân biết bạn biết bao nhiêu và không biết bao nhiêu, và sau đó tất nhiên là được thông báo các câu trả lời đúng để bạn có thể so sánh câu trả lời của mình với các câu trả lời đúng và thực hiện điều này thường xuyên và lý tưởng là ngay sau khi được tiếp xúc với tài liệu.
Đó là một trong những điều quan trọng mà tôi luôn quay lại nhiều lần ở đây vì đó là điều mà thành thật mà nói, không được thực hiện khi tôi còn đi học vì lý do nào đó. Tôi nghĩ rằng phần lớn là vì khi mọi người nghe thấy từ kiểm tra, họ nghĩ đến việc đánh giá và nếu có gì, ít nhất là ở Hoa Kỳ trong 30 năm qua, nhưng đặc biệt là trong 15 năm qua, đã có xu hướng chuyển hướng khỏi việc đánh giá chính thức.
Tôi cá nhân tin rằng mọi người có thể học theo nhiều phong cách và trong nhiều bối cảnh khác nhau. Tôi, tất nhiên, với tư cách là một giáo sư đại học, tin rằng đối với một số chủ đề, đặc biệt là khoa học, y học và sức khỏe, nhưng cũng cho các chủ đề khác, rằng việc học chính thức và nghiêm ngặt là cách tốt nhất để học thông tin đối với tôi, nhưng bất kể liệu có…
Bạn không chỉ học từ YouTube hay từ podcast, hay từ sách, hoặc từ trường đời, từ kinh nghiệm, mà việc kiểm tra như một hình thức học tập là vô cùng quan trọng. Thực sự có rất nhiều nghiên cứu đẹp đẽ về điều này. Thực tế, tôi sẽ liên kết đến một số nghiên cứu, bao gồm một bài đánh giá có tiêu đề “Kiểm tra Tăng cường Học tập, Một Đánh giá Tài liệu,” cũng như một bài viết tuyệt vời, “Học tập Tăng cường Bằng Kiểm tra,” mà sẽ đi sâu vào vấn đề này. Còn có một cuốn sách tuyệt vời về chủ đề này mà tôi cũng sẽ cung cấp liên kết trong phần ghi chú chương trình, tất cả đều do các nhà nghiên cứu đã làm việc trực tiếp trong lĩnh vực này viết và so sánh dữ liệu về kiểm tra như một công cụ học tập với các hình thức học tập và học hỏi khác.
Vì vậy, đây là một tài liệu rất ấn tượng mà tôi tin rằng tất cả chúng ta đều nên biết đến, và đó là lý do tại sao tôi muốn truyền đạt điều này đến bạn ngay bây giờ.
Trước khi kết thúc, tôi muốn nhấn mạnh một số thành phần quan trọng khác trong việc học tập mà không liên quan đến kiểm tra như một công cụ học tập. Đó là vai trò của cảm xúc, vai trò của câu chuyện, và vai trò của cái gọi là “interleaving” (trộn lẫn).
Về mặt cảm xúc, tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta đều hiểu rằng những trải nghiệm mang tính cảm xúc cao hơn thường được nhớ lâu hơn. Chúng ta thường không quên chúng. Thực tế, đây là cơ sở của những điều như PTSD (rối loạn stress sau chấn thương). Thực tế là việc học từ một lần trải nghiệm, tức là tiếp xúc với một điều gì đó và không bao giờ quên nó, xảy ra rất dễ dàng khi điều mà chúng ta tiếp xúc là tiêu cực hoặc có một cảm xúc tiêu cực rất nặng nề.
Nó có thể là điều gì đó chúng ta đọc hoặc điều gì đó chúng ta thấy. Đôi khi, đó là điều gì đó xảy ra với chúng ta. Bạn biết đấy, tôi không thích ý tưởng đó, nhưng điều này là đúng. Hệ thần kinh của bạn được cấu trúc như vậy, tính dẻo dai thần kinh là như vậy, rằng những trải nghiệm căng thẳng, vì chúng giải phóng một lượng lớn adrenaline, epinephrine, cũng như các chất điều chỉnh thần kinh khác.
cho phép rất nhanh chóng cho môi trường, môi trường của các mạch thần kinh dẫn đến trải nghiệm đó củng cố kết nối của chúng với một lần thử, cái gọi là học một lần. Đó là lý do tại sao, thật buồn, mặc dù cùng lúc từ góc độ thích nghi, chúng ta nói rằng thật may mắn, nếu bạn ra ngoài hôm nay và, Chúa cấm, thấy ai đó bị xe đâm, bạn sẽ nhớ điều đó. Có khả năng bạn sẽ nhớ điều đó suốt đời.
Bây giờ, điều đó không có nghĩa là các thành phần cảm xúc của ký ức đó nhất thiết sẽ ở lại trong bạn. Có những công cụ để điều trị PTSD, chẳng hạn như các phương pháp khác nhau mà tôi nghĩ đến là liệu pháp tiếp xúc có hệ thống, nơi bạn được tiếp xúc lại với ý tưởng hoặc ký ức đó, đôi khi thậm chí là hoàn cảnh, với, tất nhiên, sự hỗ trợ của một chuyên gia được đào tạo, thường là bác sĩ tâm thần hoặc nhà tâm lý học, và gánh nặng cảm xúc của trải nghiệm đó dần dần được tách rời khỏi ký ức của bạn về trải nghiệm đó.
Có những thứ như EMDR, có các phương pháp dược lý. Một số trong số này được kết hợp với những thứ mà tôi đã mô tả. Tôi đã thực hiện toàn bộ các tập về căng thẳng và PTSD. Một lần nữa, bạn có thể tìm thấy những điều đó tại hubermanlab.com bằng cách nhập căng thẳng PTSD vào chức năng tìm kiếm. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng đó là những chất điều biến thần kinh giống nhau, chủ yếu là epinephrine và norepinephrine, được triển khai với số lượng lớn trong những khoảnh khắc mà điều gì đó rất căng thẳng xảy ra, cho phép các mạch thần kinh dẫn đến hoàn cảnh đó, cũng như các mạch thần kinh mã hóa tại cảnh tượng thị giác đó và những cảnh tương tự hoặc âm thanh tương tự, được khóa lại và liên kết với phản ứng căng thẳng.
Bây giờ, điều này thực sự đang nói rằng những điều tiêu cực thường được nhớ lại lần đầu tiên và mỗi lần, và rất bền vững theo thời gian. So với những trải nghiệm tích cực, mà về mặt những trải nghiệm đỉnh cao, như sinh con đầu lòng, một đám cưới, một trải nghiệm nghề nghiệp hoặc cá nhân tuyệt vời, hai điều đó có thể được…
Một thử nghiệm về học tập và trí nhớ, nhưng hầu hết những điều mà chúng ta tiếp xúc không nằm ở những cực đoan đó, cả tiêu cực lẫn tích cực. Tuy nhiên, chúng ta biết rằng bất kỳ loại câu chuyện nào, bất kỳ sự nhấn mạnh cảm xúc nào vào tài liệu, dù là trong cách trình bày tài liệu đó, nhưng chắc chắn là trong cách mà tài liệu đó được bạn tiếp nhận, như việc cảm thấy rất hào hứng về điều gì đó bạn muốn học hoặc nghĩ rằng điều gì đó thật tồi tệ, có khả năng được ghi nhớ dễ dàng và ổn định hơn. Điều này là do các chất điều chỉnh thần kinh như epinephrine và norepinephrine, nhưng cũng có những chất điều chỉnh thần kinh khác, giúp kết nối những trải nghiệm đó vào các mạch thần kinh của bạn. Một lần nữa, những chất điều chỉnh thần kinh này, epinephrine, norepinephrine, chúng ta cũng nghe nói về acetylcholine, dopamine, v.v., có thể hoạt động ở mức thấp và ở mức nền. Chúng có thể tạo ra những biến động tinh tế trong tâm trạng, sự tập trung và chú ý, hoặc chúng có thể tạo ra những thay đổi lớn trong tâm trạng, sự tập trung và chú ý, tùy thuộc vào mức độ, thời gian và nhiều yếu tố khác. Điểm mấu chốt ở đây là nếu bạn là một giáo viên và/hoặc nếu bạn là một người học, việc chú ý đến trạng thái bên trong của bạn khi bạn đang cố gắng học là rất quan trọng. Chúng ta đều đã từng có những giáo viên, những bài giảng mà chỉ đơn giản là nói một cách đơn điệu. Nếu bạn cần học tài liệu từ một nguồn như vậy, người đó hoặc nguồn khác, bạn sẽ phải nâng cao mức độ chú ý bên trong của mình một cách có ý thức để tạo ra một số sự nổi bật cảm xúc, một số cường độ trong cách mà nó được tiếp nhận. Bạn có thể làm điều đó chỉ thông qua suy nghĩ của chính mình, trái ngược với tình huống mà bạn có một giáo viên rất năng động đang nói với bạn bằng đôi mắt sáng và có thể thậm chí còn kể những câu chuyện hài hước. Nhân tiện, những giáo viên kể chuyện hài thường nhận được đánh giá thấp hơn so với những người không kể chuyện hài hoặc chửi thề. Bạn có biết điều đó không? Những giáo viên kể chuyện hài và chửi thề, họ được coi là dễ mến hơn, nhưng thường nhận được đánh giá tổng thể thấp hơn.
Họ được coi là ít chuyên nghiệp hơn và do đó là những giáo viên kém hơn trong mắt học sinh của họ. Vì vậy, tôi cố gắng không đùa quá nhiều hoặc chửi thề trong các bài giảng của mình. Điểm quan trọng là chúng ta đều có những giáo viên năng động tuyệt vời, đúng vậy, việc học và ghi nhớ tài liệu đó dễ dàng hơn rất nhiều. Bạn vẫn cần kiểm tra bản thân về điều đó, nhưng việc học tài liệu đó dễ dàng hơn nhiều vì những lý do tôi đã nói trước đó. Đây là một ví dụ nhỏ hơn về việc triển khai nhiều chất điều hòa thần kinh hơn trong bạn, người học được tiếp xúc với tài liệu đó. Vì vậy, cảm xúc rất quan trọng, đến mức trong một bài đánh giá tuyệt vời về việc học và trí nhớ từ James McGaw vĩ đại, một trong những nhân vật nổi bật trong khoa học thần kinh hiện đại và tâm lý học về trí nhớ, ông đã nói về một thực hành thời trung cổ, điều này khá điên rồ, mà ở đó mọi người và trẻ em, trẻ em tất nhiên là người, nhưng cả người lớn và trẻ em đều được dạy thông tin và sau đó bị ném, thực sự là bị ném vào nước lạnh. Tại sao? Để kích thích adrenaline và củng cố trí nhớ về tài liệu mà họ đã tiếp xúc. Bây giờ tôi biết chúng ta đã đề cập đến việc tiếp xúc với nước lạnh có chủ đích trong podcast này trước đây, không, tôi không nói rằng bạn cần phải ngâm mình trong nước lạnh sau khi tiếp xúc với tài liệu mới, nhưng đoán xem? Họ đã làm điều đó hàng trăm năm trước và điều đó hoàn toàn hợp lý dựa trên tất cả những hiểu biết của chúng ta về sinh học thần kinh liên quan đến những thứ như PTSD, sự hình thành và củng cố trí nhớ mang nặng cảm xúc và khả năng của chúng ta để nhớ những điều có cảm xúc tốt hơn nhiều so với những điều ít mang nặng cảm xúc hơn. Vì vậy, nếu bạn muốn tắm nước lạnh sau khi học một số tài liệu hoặc thậm chí tốt hơn, kiểm tra bản thân về tài liệu đó trong khi tắm nước lạnh hoặc ngâm mình trong nước lạnh, bạn hoàn toàn có thể. Chỉ cần đừng ở đó quá lâu. Những thực hành tốt nhất này, nếu bạn muốn biết những thực hành tốt nhất đó cho việc tiếp xúc với nước lạnh có chủ đích, bạn có thể kiểm tra bản tin về việc tiếp xúc với nước lạnh có chủ đích của chúng tôi tại hubermanlab.com. Điều đó hoàn toàn miễn phí. Bạn thậm chí không cần phải đăng ký.
Bạn chỉ cần vào mục bản tin trong tab menu và bạn có thể tìm thấy PDF đó. Và bây giờ, vì bạn đang trở nên thành thạo trong việc hiểu về tính dẻo của não bộ và việc học tập cũng như kiểm tra và các chất điều chỉnh thần kinh như epinephrine, đúng vậy, việc uống caffeine sẽ làm tăng mức độ epinephrine của bạn. Không phải là một sự tăng vọt đáng kể, nhưng đủ để có thể giúp bạn học tốt hơn một chút. Bạn có uống cà phê sau đó không? Nghe này, điều đó đang đi quá sâu vào chi tiết rồi. Các thành phần quan trọng nhất để học tập là bạn phải tỉnh táo để có thể chú ý, để bạn có thể tập trung vào tài liệu mà bạn đang cố gắng học và sau đó tự kiểm tra bản thân sau đó. Và tất nhiên, thành phần khác là có đủ giấc ngủ chất lượng mỗi đêm. Tôi rất khuyến khích bạn thực hiện NSDR. Tôi đã đề cập đến GapFX trước đó. Những điều đó rất, rất thú vị. Tôi vừa sử dụng một cái khác ngay bây giờ. Và công cụ cuối cùng cho việc học mà tôi tin rằng không được thảo luận đủ và có phần ngược lại với trực giác, vì vậy đây là một điều thú vị để đề cập và có lẽ bạn có thể khám phá trong những cuộc phiêu lưu học tập của riêng mình là sự xen kẽ thông tin. Điều này thực sự khá thú vị. Hóa ra nếu giáo viên của bạn hoặc bạn lấy thông tin về một điều gì đó mà họ đang cố gắng dạy bạn hoặc bạn đang cố gắng học, có thể là piano, có thể là khoa học thần kinh, có thể là cách học tốt hơn. Và thỉnh thoảng họ thêm vào một chút giai thoại về điều gì đó, hãy cứ nói như vậy. Hoặc đề cập đến điều gì đó về Thế vận hội hoặc kết hợp một điều gì đó có vẻ ngẫu nhiên vì nó không thực sự liên quan đến tài liệu bạn đang cố gắng học. Hóa ra rằng điều đó không hoạt động như một khoảng trống theo cùng một nghĩa với GapFX, đó là những khoảng thời gian mà bạn không làm gì để có thêm nhiều lần lặp lại của tài liệu mà bạn vừa nghe trong hồi hải mã của bạn. Nhưng thay vào đó, những khoảng nghỉ xen kẽ thông tin đó, không chỉ nhận được một luồng thông tin liên tục như việc uống từ vòi nước cứu hỏa của thông tin mới từ đầu đến cuối.
Hóa ra để nâng cao khả năng học tập tổng thể, có lẽ chúng ta nghĩ ở mức độ cơ học vì các mạch thần kinh có khả năng tạo ra nhiều sự lặp lại giống như GapFX. Nhưng thực sự theo một cách rất thú vị, cũng bởi vì việc tiêm thêm thông tin khác có vẻ hoàn toàn không liên quan, ngẫu nhiên hoặc giả ngẫu nhiên. Điều này cho phép các khu vực não chịu trách nhiệm mã hóa thông tin tiếp nhận bất kỳ thông tin mới nào mà bạn đang học và kết hợp nó với kiến thức hiện có hoặc thậm chí là kiến thức liên quan xa.
Vậy điều này có nghĩa là bạn nên học toán và lịch sử trong cùng một bài giảng không? Chà, tôi nghĩ điều đó có thể hơi quá sức, giống như việc uống từ hai vòi nước chữa cháy. Ở đây, chúng ta đang nói về việc xen kẽ thông tin thách thức mà bạn chưa biết với những giai thoại nhỏ, những mảnh thông tin có thể là mới với bạn nhưng không yêu cầu quá nhiều thách thức. Điều này cũng giải thích tại sao thỉnh thoảng tôi lại chèn vào một giai thoại nhỏ về chú bulldog của tôi hoặc việc học giải phẫu thần kinh hoặc một điều gì đó tương tự. Không chỉ để tạo ra một khoảng nghỉ, mà còn để cung cấp những ví dụ có liên quan nhưng không phải là trung tâm của tài liệu mà chúng ta đã thảo luận hôm nay, đó là tất cả về cách học và học một cách tối ưu.
Được rồi, tôi nhận ra rằng nhiều bạn không còn là sinh viên nữa, mặc dù một số bạn vẫn còn. Nhưng theo nhiều cách, chúng ta đều là sinh viên. Chúng ta đều liên tục tiếp xúc với đủ loại thông tin ngoài thế giới và trời ơi, cảm ơn Chúa là chúng ta không nhớ hết tất cả. Nhưng tất nhiên có những thông tin mà chúng ta muốn nhớ, mà chúng ta thực sự muốn củng cố trong trí nhớ và có thể nắm vững. Trước đó tôi đã nói rằng tôi sẽ phân biệt giữa việc không có kỹ năng, kỹ năng thành thạo và sự tinh thông, và bây giờ tôi sẽ làm điều đó. Không có kỹ năng tất nhiên có nghĩa là chúng ta có sự hiểu biết hạn chế, chưa nói đến khả năng sử dụng thông tin, kỹ năng thường có nghĩa là chúng ta biết và có thể nhận ra và sử dụng thông tin theo những cách cơ bản hoặc thậm chí là những cách nâng cao.
Sự thành thạo thường có nghĩa là chúng ta có gần như toàn bộ kiến thức sâu sắc trong một lĩnh vực nhất định và chúng ta có thể sử dụng nó một cách linh hoạt. Còn tài năng, ít nhất theo định nghĩa của tôi về tài năng, là khi chúng ta thực sự có sự thành thạo đến mức có thể sử dụng nó theo những cách mà chúng ta thậm chí còn không biết mình có thể sử dụng, có nghĩa là chúng ta có thể thêm vào các yếu tố hoặc thậm chí mời gọi các yếu tố không chắc chắn và một chút tính ngẫu hứng vào việc sử dụng vật liệu đó.
Tôi đang nghĩ đến những nhạc sĩ vĩ đại, những vận động viên xuất sắc, nơi mà họ biết tất cả các pha, họ biết tất cả các động tác, tất cả đã được lập trình vào hệ thần kinh của họ và họ có thể triển khai chúng bất cứ lúc nào, vì vậy họ thực sự có sự thành thạo. Nhưng để thể hiện những khả năng phi thường của họ, tài năng của họ, họ chủ động mời gọi yếu tố X, sự không chắc chắn đến mức đôi khi họ thấy mình chơi nhạc cụ, hát hoặc biểu diễn thể thao hoặc toán học hay bất cứ điều gì theo những cách mà thậm chí làm họ ngạc nhiên.
Và điều đó tất nhiên là rất nhiều điều để mong đợi từ bản thân, tôi nghĩ hầu hết chúng ta sẽ hài lòng với việc có kỹ năng và sự thành thạo trong những điều mà chúng ta quan tâm, và nếu chúng ta đạt được tài năng, thì thật tuyệt vời. Nhưng một trong những điểm chính của cuộc thảo luận hôm nay là trang bị cho bạn một sự hiểu biết về tính dẻo của não trong bối cảnh học tập và nghiên cứu để thực sự hiểu rằng rất nhiều việc học ổn định và củng cố thông tin theo thời gian là để bù đắp cho quá trình quên.
Và việc kiểm tra không chỉ là một công cụ để đánh giá kiến thức của chúng ta mà thực sự là một công cụ để đánh giá, củng cố và xây dựng kiến thức của chúng ta. Nói cách khác, việc kiểm tra là một công cụ tuyệt vời, nếu không muốn nói là công cụ tốt nhất cho việc học tập. Và tôi nghĩ đó là một cách nhìn nhận quan trọng mà những người khác đã đưa ra và mà tôi thực sự muốn nhấn mạnh, gạch chân và in đậm trong cuộc thảo luận hôm nay. Đó là điều mà tôi chắc chắn ước mình đã áp dụng nhiều hơn trong quỹ đạo giáo dục của mình và nó…
Một điều mà tôi dự định triển khai thêm trong việc tìm kiếm kiến thức mới liên quan đến podcast và khoa học thần kinh, nhưng cũng trong các lĩnh vực khác trong cuộc sống của tôi, vì từ tài liệu hiện có và hy vọng từ cách mà nó được trình bày với bạn hôm nay, bạn có thể nhận ra rằng nó gần như vô hạn, nếu không muốn nói là vô hạn, rằng chúng ta có thể áp dụng việc kiểm tra như một công cụ để học tập, tự kiểm tra, kiểm tra người khác, sử dụng kiểm tra như một cách để thực sự khám phá những gì chúng ta biết và không biết, và để thực sự bù đắp cho quá trình quên đi.
Và theo nghĩa đó, nó thực sự phù hợp với những gì chúng ta biết về tính dẻo của não bộ (neuroplasticity) và đó cũng là điều mà chúng ta có thể sử dụng một cách tự do và bạn có thể sử dụng một cách kín đáo, mà bạn có thể áp dụng trong việc tìm kiếm kiến thức và kỹ năng mới của riêng bạn, trong lớp học hoặc ở những nơi khác.
Nếu bạn đang học hỏi từ và/hoặc thích podcast này, xin vui lòng đăng ký kênh YouTube của chúng tôi. Đó là một cách tuyệt vời với chi phí bằng không để ủng hộ chúng tôi.
Một cách tuyệt vời khác với chi phí bằng không để ủng hộ chúng tôi là theo dõi podcast trên cả Spotify và Apple. Và trên cả Spotify và Apple, bạn có thể để lại cho chúng tôi đánh giá lên đến năm sao.
Xin vui lòng kiểm tra các nhà tài trợ được đề cập ở đầu và trong suốt tập hôm nay. Đó là cách tốt nhất để ủng hộ podcast này.
Nếu bạn có câu hỏi cho tôi hoặc ý kiến về podcast, khách mời hoặc các chủ đề mà bạn muốn tôi xem xét cho podcast Huberman Lab, xin vui lòng để lại chúng trong phần bình luận trên YouTube. Tôi có đọc tất cả các bình luận.
Đối với những ai chưa nghe, tôi có một cuốn sách mới sắp ra mắt. Đây là cuốn sách đầu tiên của tôi. Nó có tựa đề “Protocols and Operating Manual for the Human Body”. Đây là một cuốn sách mà tôi đã làm việc trong hơn năm năm và dựa trên hơn 30 năm nghiên cứu và kinh nghiệm, nó bao gồm các giao thức cho mọi thứ từ giấc ngủ đến tập thể dục đến các giao thức kiểm soát căng thẳng liên quan đến sự tập trung và động lực. Và tất nhiên, tôi cung cấp các chứng minh khoa học cho các giao thức được bao gồm.
Cuốn sách hiện đã có sẵn để đặt trước tại presale@protocallsbook.com. Tại đó, bạn có thể tìm thấy các liên kết đến nhiều nhà cung cấp khác nhau. Bạn có thể chọn nhà cung cấp mà bạn thích nhất. Một lần nữa, cuốn sách có tên là “Protocols and Operating Manual for the Human Body”. Nếu bạn chưa theo dõi tôi trên mạng xã hội, tôi là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội. Đó là Instagram, ex trước đây được gọi là Twitter, Threads, Facebook và LinkedIn. Trên tất cả các nền tảng đó, tôi đề cập đến khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học, một số trong số đó trùng lặp với nội dung của podcast Huberman Lab nhưng phần lớn là khác biệt với nội dung trên podcast Huberman Lab. Một lần nữa, đó là Huberman Lab trên tất cả các kênh mạng xã hội. Nếu bạn chưa đăng ký nhận bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi, bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi là một bản tin hàng tháng miễn phí có chứa các giao thức là các tài liệu PDF từ một đến ba trang mô tả những điều như tối ưu hóa giấc ngủ của bạn, cách tối ưu hóa dopamine của bạn, và tiếp xúc với lạnh có chủ đích. Chúng tôi có một giao thức thể dục cơ bản mô tả về tập luyện kháng lực, số hiệp và số lần lặp lại, cũng như tập luyện tim mạch được hỗ trợ bởi nghiên cứu khoa học và chúng tôi có các giao thức liên quan đến tính dẻo não và học tập. Một lần nữa, bạn có thể tìm thấy tất cả điều đó hoàn toàn miễn phí bằng cách truy cập HubermanLab.com, vào tab menu ở góc bên phải, cuộn xuống bản tin, nhập email của bạn và chúng tôi không chia sẻ email của bạn với bất kỳ ai. Cảm ơn bạn một lần nữa đã tham gia cùng tôi trong cuộc thảo luận hôm nay về cách học tập và nghiên cứu, và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, cảm ơn bạn đã quan tâm đến khoa học. [Nhạc]
歡迎來到 Huberman Lab 播客,在這裡我們討論科學及基於科學的日常生活工具。我是 Andrew Huberman,斯坦福醫學院的神經生物學和眼科的教授。今天我們將討論如何學習與研究。也就是說,科學數據顯示最佳的學習方式,以便記住信息並能在生活的各個領域有效利用這些信息。所以對於那些仍在求學的朋友們,無論您處於學校的哪個階段,今天的討論將對您非常有用。然而,即使您目前並未正式註冊任何形式的學校,今天的討論仍會對於您更好地學習來自網絡或播客,或任何您希望學習和使用新知識的生活領域,極具效果。
如今,您將學到的最重要的事情之一是,學習,特別是最佳的學習方法,並不是直觀的。因此,在我們深入討論前,請記住,您對於最佳學習方式的信念很可能是錯誤的。我也承認,當我開始探索這方面的文獻時,這確實讓我感到謙卑。作為一名學生多年,並在某種程度上仍然將自己視為科學和健康信息的學生,因為這個播客;確實,作為一名仍在教授大學課程的老師,無論是對醫學生、研究生還是本科學生,我曾以為我了解整個教學和學習過程,但我也學到了,這完全不是直觀的。事實上,我們對於最佳學習方式的許多信念都是絕對錯誤的。很幸運,今天您將學習到最佳的學習方式。事實證明,這方面的文獻可以追溯到一百多年前,數據絕對引人入勝且實用性極高。教育、心理學與神經科學領域現在結合起來,共同界定了最佳的學習和學習策略,這是非常有趣的。
在我們開始之前,我想強調這個播客與我在斯坦福的教學和研究角色是分開的。但它是我希望並努力提高公眾對科學及相關工具的免費資訊認知的一部分。與此主題相關,我要感謝今天播客的贊助商。我們的第一個贊助商是 AteSleep。AteSleep 生產具有冷卻、加熱和睡眠追蹤功能的智能床墊套。我之前在這個播客中多次提到,獲得充足且高質量的睡眠是至關重要的。現在,獲得良好睡眠的關鍵之一是,您的體溫必須下降約一至三度,這樣您才能夠進入並保持深度睡眠。為了在早晨醒來時感覺神清氣爽,您的體溫則必須上升約一至三度。確保這一切發生的最佳方法之一,就是控制您的睡眠環境的溫度,而使用 AteSleep,這變得非常容易。您可以在夜晚的開始、中間和結束階段設定您想要的溫度,而這正是您入睡時的溫度,它還會追蹤您的睡眠。它會告訴您獲得了多少慢波睡眠和快速眼動睡眠,這是至關重要的,所有這些也幫助您調整獲得最佳睡眠所需的確切參數。我已經在 AteSleep 的床墊套上睡了三年以上,它徹底改善了我的睡眠品質。AteSleep 最近推出了最新一代的 Pod 罩,Pod 4 Ultra。Pod 4 Ultra 罩具有改進的冷卻和加熱能力,更高保真的睡眠追蹤技術,而 Pod 4 罩則具有打鼾檢測,能自動抬高您的頭部幾度以改善氣流並停止打鼾。如果您想嘗試 AteSleep 的床墊罩,可以前往 AteSleep.com/huberman 享受 Pod 4 Ultra 的 350 美元折扣。AteSleep 目前向美國、加拿大、英國和一些歐盟國家以及澳大利亞發貨。再次重申,網址是 AteSleep.com/huberman。
今天的節目還由 BetterHelp 提供贊助。BetterHelp 提供由持牌治療師提供的專業治療,完全在線進行。我進行一對一的心理治療已經超過 30 年。最初,我沒有選擇。這是我能留在學校的一個條件,但不久之後我就意識到,治療是整體健康中極為重要的組成部分。事實上,我認為定期進行治療與定期鍛煉一樣重要。基本上,優秀的治療提供三樣東西。首先,它提供良好的信任關係,讓您可以與值得信賴的人談論對您至關重要的問題。第二,它可以以情感支持或指導的形式提供支持。第三,專家的治療應該提供洞察力。通過 BetterHelp,他們使您非常容易找到具備這些關鍵治療要素的專家治療師。而且,由於 BetterHelp 允許完全在線進行治療,它也非常節省時間,容易融入您的繁忙日程,無需通勤到治療師的辦公室、尋找停車位或在候診室中等候。如果您想嘗試 BetterHelp,請訪問 betterhelp.com/huberman 以獲得首月 10% 的折扣。再次重申,網址是 betterhelp.com/huberman。
今天的節目還由 Waking Up 提供贊助。Waking Up 是一款冥想應用程序,提供數百個引導冥想計劃、正念訓練、瑜伽釋放療程等。
我大約在15歲時開始練習冥想,它對我的生活產生了深遠的影響。目前有成千上萬的高品質同儕評審研究強調正念冥想對提升專注力、管理壓力與焦慮、改善情緒等方面的用途。在最近幾年,我開始使用「醒悟」應用程式來進行冥想,因為我發現這是一個極好的資源,讓我真的能夠持之以恆地進行冥想練習。
許多人開始冥想並體驗到一些好處,但也有許多人在持續這個練習上面臨挑戰。我和其他許多人喜愛「醒悟」應用程式的原因在於,它提供了很多不同的冥想選擇,這些冥想的時長各異。因此,從新穎性的角度來看,它使得持續進行冥想變得非常容易。你永遠不會對那些冥想感到厭倦,總有新東西可以探索,了解自己及冥想的有效性。即使你每天只有兩到三分鐘的時間來冥想,你也總是可以將冥想融入你的日程中。
我也非常喜歡做約10到20分鐘的瑜伽冥想,或者有時稱之為非睡眠深層休息,因為這是一種恢復心理和身體活力的絕佳方式,且不會讓人感到在傳統小憩後的疲憊。如果你想嘗試「醒悟」應用程式,請前往wakingup.com/huberman,您可以獲得30天的免費試用。同樣的,網址是wakingup.com/huberman,可以獲得30天的免費試用。
好的,現在讓我們談談如何最好地學習。當然,人們有不同的學習風格。有些人喜歡通過閱讀來學習,有些人喜歡小組學習,有些人喜歡做重點標記,有些人自稱是聽覺型學習者,而其他人則認為自己是視覺型學習者。而你知道嗎?當人們查看有關學習風格的研究時,幾乎所有的說法都不堪一擊。事實上,最佳的學習和學習方式,不是由材料的呈現媒介來界定的,例如它是否是聽覺的或視覺的,或是兩者結合,或者是你是查看幻燈片、教科書,還是觀看短片視頻。
事實上,最佳的學習方式是利用記憶系統的部分來抵消忘記的過程。這是一個我在今天的節目中會不斷重申的主題。我希望你將學習的思維從記憶和保留信息,轉變為抵消每個人遇到新材料時所經歷的自然遺忘過程,無論是認知或運動學習、音樂學習、數學等。
好的?因此,請在今天的節目中始終記住這一點。最佳的學習方式是通過抵消新信息自然遺忘的過程來思考。你是在嘗試抵抗遺忘,這才是記住所學的途徑,也是掌握它們的方式。而我將教你如何最好地做到這一點,使用來自同行評審文獻的數據。現在,在我這樣做之前,我想談談學習是什麼。我保證會將這部分簡短一些,因為我之前在這個播客上曾談過學習和所謂的神經可塑性。對於那些聽過這些討論的人,這將是一個復習;而對於那些沒有聽過這些討論的人,這將足夠徹底,以便你能夠消化今天其餘的所有信息。
神經可塑性是你神經系統的這一驚人特徵,它當然包括你的大腦和脊髓,這是你的神經系統根據經驗改變的能力。因此,任何形式的學習都涉及神經可塑性。我們有時會聽到神經可塑性被分為兩個詞,或者稱為神經可塑性,這本質上是同樣的事。神經可塑性在細胞水平上的變化,也就是我們稱之為神經元或神經細胞的變化,一般涉及三種不同的機制。
其一是某些連接的強化,我們稱之為突觸連接。突觸是神經元之間相互通信的地方,其實是神經元之間的間隙。這在技術上被稱為突觸間隙,是一個間隙。在這個間隙中,化學物質穿過該間隙,使一個神經元能夠激活其他神經元,或者使許多神經元激活另外許多神經元,或者抑制其他神經元的活動。因此,神經可塑性的一種形式是強化神經元之間的連接。
另一種神經可塑性的形式是削弱神經元之間的連接。而另一種常在媒體中討論的可塑性形式,但在神經系統中實際上非常罕見,尤其是在成年人的神經系統中,是神經新生或新神經元的增加。讓我們在一開始先說明這一點,因為新神經元的增加在媒體報導中受到的關注太高,但實際上卻對於今天討論的神經可塑性,或者坦白說,大多數的討論,僅負責微不足道的部分。確實在你的嗅球中有一組專門負責嗅覺的神經元,以及在你的海馬體的所謂齒狀回中有一組專門的神經元,這個大腦區域對於記憶很重要,在這裡在整個生命週期中似乎會增加新的神經元。然而,這並不是人類學習和記憶發生的主要機制。相反,人類學習和記憶的主要機制是增強現有的連接、削弱現有的連接或在已存在的神經元間形成新連接,而不是新神經元。
現在,神經元之間的連接的移除或削弱是神經可塑性的重要組成部分,這對於今天的討論非常重要。我想強調的是,當我們聽到連接的削弱時,我們常常會想到:“那意味著遺忘,”或“那意味著大腦變得不那麼好。”然而,舉例來說,對於獲得一項新的運動技能而言,許多神經可塑性實際上是移除連接的反映。因此,我們不想對添加新連接和移除新連接的討論投射任何價值觀。讓我們就這個機械層面來看這個問題。
當你聽到神經可塑性時,只需知道,這可能是連接的強化和削弱的結果,而神經系統中連接的強化或削弱都無法直接映射到例如記憶或信息的形成或移除。請記住,這些是重要的機制。事實上,如果你看看一個大約九個月大的嬰兒,他們的運動技能通常在某些方面並不算出色,與六或七歲時的運動技能相比。只需看看一個小孩試圖吃義大利麵或類似的東西,或者在他們是嬰兒、小孩、幼兒或青少年時期吃任何東西。你知道,儘管一些青少年和成年人在餐桌上的禮儀不佳,他們所展示的運動動作仍然比嬰兒時期精確得多。
信不信由你,從出生到青少年和成年期,人類及其他物種在運動協調上的改善,主要是移除神經連接的反映。沒錯,就是神經連接的移除,而不是神經連接的形成。然而,留下的神經連接變得更加健壯,更加可靠。好吧,這就是我們今天要談論的一切的機械背景,即如何學習和研究。正如我在開場白中提到的,學習和記住新資料大部分關乎抵消自然發生的遺忘過程,也就是當我們聽到新信息時的遺忘過程。因此,為了保持與今天討論的主題一致,現在我想請你做一個簡短的測驗。當人們聽到測驗或考試時,通常會激增肾上腺素。他們開始感到壓力,但不用擔心,你將保留自己的答案,這是為了非常特定的目的。
我的問題是,這是一個兩題的測驗。從機械的角度來看,神經可塑性有多少種不同的方式發生?是一種機制,兩種機制,還是三種機制,或是四種或五種?好吧,你能在心裡說出神經系統可以經歷的三種主要變化中的兩種嗎?好吧,問題的答案是,有三種不同的神經可塑性模式,正如你所記得或可能無法記住的那樣。順便說一句,如果你無法回憶起神經可塑性的三種不同模式或機制,也沒關係。正如你很快會意識到的,認識到自己在信息保留中的錯誤是另一種關鍵且非常有用的增強信息保留的方法,即使你答錯了或不知道。
實際上,尤其是當你答錯或不知道時,這一點尤其重要。所以這三種方式是:神經連接的強化,其次是神經連接的削弱,最後通過神經生成,新神經元的添加。我為什麼要提供這個測驗?為什麼要測試你?嗯,正如你很快會了解到的,如果你查看有關最佳學習和研究的所有研究,它涉及到的正是我們剛才所做的,即定期停下來測試自己所學的材料。測試不僅僅是評估你已獲得的知識和未能獲得的知識的方式。它還是抵消任何形式的遺忘的最佳工具。我將在稍後提供支持該說法的數據。
是的,今天我們將會在某種意義上有點元認知,因為我們將學習最佳學習策略,並在進行這個播客的過程中應用這些策略,知道最後不會有測試,雖然你可以在最後給自己進行一次測試。我將為您提供一個出色的零成本、非常快速的工具,您可以用來評估您的知識以及聽完這個播客後,您學習和研究變得更好的能力,與您如果沒有聽這個播客相比。
所以,如果有什麼激勵你聽到最後的理由,那就是了。好吧,讓我們來談談學習和研究的一些其他實用方面。我知道很多想學習並想找出最佳學習策略的人正在思考如何安排自己的日程、該學習多少或什麼時候學習。讓我們先把最重要的事情處理掉。神經可塑性與學習,也就是將你的學習努力轉化為知識保留,是一個兩步驟的過程。
你可能聽說過主動參與。這只是一組華麗的詞,意指專注,真正關注你試圖學習的信息。這在你試圖學習新信息時非常重要。因此,專注與警覺性相伴而生。如果你不警覺,就無法專注。這是一個先決條件。
所以你需要保持警覺和專注,才能注意到你正在學習的信息。事實上,專注和注意的過程會向你的神經系統發出信號,告訴它有些事情是重要的,即你在專注和注意時所經歷的感官體驗的某些方面是不同的,無論是你所聽到的信息、所看到的內容,還是兩者,這些信號在你的大腦和身體中以神經化學物質的形式發出,告訴神經元:「喂,你需要改變了。」你需要改變你的連結,無論是增強、削弱,還是兩者的結合,以確保你的神經系統能夠在未來的某個時候保留和使用這些信息。
這是第一步,當然,作為第一步的一部分,大多數人在聽到最佳學習策略時,會想知道他們應該做些什麼?他們應該採取什麼來學得更好?那麼,以下是每個人應該採取的,以便更好地學習,這就是前一晚良好的睡眠,限制外部壓力,雖然一些壓力是有益的,因為它能提升你的警覺性,實際上可以讓你記住某些事情更好。我們稍後會討論這一點。沒有人可以完全消除生活中的所有壓力,但有一件事我們可以確定,如果你前一晚睡得好,你的警覺性和專注能力會更強。所以,毫無疑問,睡眠是最好的新型智能藥物,新型智能藥物(nootropic)這個詞的意思是「智慧藥物」。我不太喜歡這個術語,因為學習涉及各種各樣的事物,這不僅僅是關於變得聰明,而是關於能夠專注,有時還涉及創造力和靈活處理想法及信息。重點是,你需要好好休息,以便能以最佳狀態學習。
我在 Huberman Lab 播客中做了很多有關睡眠的集數。我們有一份有關睡眠的新聞通訊,以簡短的 PDF 格式提供各種可以幫助你優化睡眠的方法。你可以通過在搜索功能中輸入「睡眠」來找到所有這些資料,網址是 HubermanLab.com。我們現在沒有時間討論那些材料,但請確保你的睡眠是充足的,這樣在學習的時候你才能保持警覺和專注。
現在,對於你想學的特定材料,保持警覺和專注的過程可以通過在腦海中保持一個安靜的腳本來增強,這裡的安靜是指你不需要大聲說出來,當你坐下來學習時,無論是看書還是聽講座,也許像這樣的播客,你都會心中默念:「好吧,我需要學習這個。我需要學習這個。」通過告訴自己這些信息是重要的,你可以自願提升你的專注和警覺水平。你要主動參與學習。這是主動學習的基礎,因為期望這些信息是如此有趣,以至於它提升了你的注意力和專注力,而是要學會自願地主動參與你的注意力和專注力。
當我們談到注意力缺陷過動症(ADHD)時,我們知道有 ADHD 的人可以非常快速地專注。如果他們對某個話題、經歷或活動感興趣的話,他們可以持續地非常專注。然而,如果他們對某個活動或信息沒有興趣,他們在吸引注意力和警覺性方面會面臨嚴重挑戰。所有優秀學習者的標誌就是能夠自願地強迫自己專注。當我說強迫自己,這意味著不斷地將你的注意力拉回到你正在學習的事物上。這種感覺該是困難的。我說它應該感到困難,因為你所感受到的那種壓力,鼓勵或在某些情況下強迫自己去專注,有時甚至戴上連帽衫和帽子,實際上就是在給自己加上限制,讓你只能專注於面前的材料。
你在學習時所感受到的這種壓力,反映了神經調節物質如腎上腺素在大腦和身體中的釋放,這能刺激神經電路在以後需要改變。你在學習中所感受到的壓力,以及強迫自己學會如何專注的壓力,這都是好事。這是對你神經系統的提示,告訴它需要改變,這需要神經可塑性發生。想一想,如果你沒有感受到那種壓力,並且能夠無縫地完成你正在做的事情或記住你所接觸到的信息,那麼你的神經系統就不需要改變,因為它已經具備了神經電路所需的能力。你所感受到的壓力和焦躁感都是好的。這是一個你正在學習的提示,或者說你已經啟動了學習過程。
同樣,還有一些人專注和注意力的水平並不高。當然,還有一些藥物工具。我建議任何經臨床診斷為 ADHD 的人向他們的醫生詢問是否應該使用處方藥和/或其他方法。良好的睡眠對於每個人來說,尤其是對於有 ADHD 的人,始終是提升注意力和專注力的重要基礎。我強烈建議任何希望改善專注力和注意力的人,也考慮一些非藥物的方法。這與你是否需要藥物方法無關。是的,保持良好的水分攝取是必要的。是的,根據你自己的需要攝取適量的咖啡因,以便能保持警覺,但又不至於顫抖或焦慮,這都是非常有用的。
然而,科學數據也支持這一事實:每天進行短暫的五到十分鐘的正念冥想,這些數據來自紐約大學溫迪·蘇茲基的實驗室,顯示那些每天進行十分鐘冥想的人,他們只是靜坐或躺下,閉上眼睛,專注於呼吸,注意力不可避免地會漂移,但他們會將注意力帶回到呼吸上。定期進行這樣冥想的人會改善他們的專注力,提升記憶和回憶能力,當然,這種簡單且零成本的正念冥想工具還帶來了其他一系列的正面效果。如果你對提高學習時的專注力和注意力感興趣,我強烈鼓勵你每天進行五到十分鐘的正念冥想,並且要定期進行。錯過一天也沒關係,第二天再繼續即可。無論是早上、下午還是晚上進行,有沒有關係?沒有。有些人發現晚上進行太晚的冥想可能會影響他們的睡眠,但如果你把我剛才描述的冥想視為一種感知練習,也許你不會稱之為冥想,而是你在教自己專注。你甚至可以在睜眼的情況下進行,專注於一個視覺目標,讓自己眨眼。對這種方法也有良好的數據支持,然後不斷地確保你的視覺注意力和認知注意力回到那個視覺目標上。這是一個有意識的過程,將你的注意力重新集中在特定位置上。這對改善你的專注力非常有價值。事實上,它能顯著提高你的專注能力,這對於你的學習和研究能力至關重要。我知道許多人對於該采取什麼、做什麼、在某些神秘實踐或購買物品方面感興趣。市場上確實有東西。再次強調,我提到過水分補充、咖啡因、良好的睡眠等等,但正念冥想的簡單練習或我所描述的將你的注意力有意識地帶回到同一個位置的感知練習,將訓練你的神經系統,使之能夠將你的注意力帶回你想學習的內容上。
現在,我已經錄製了其他播客,探討如何專注、專注力本身和ADHD。再次重申,你可以在hubermanlab.com找到所有這些,搜索ADHD、專注或專注工具即可。這將帶你到相關節目的確切時間戳記。不過,現在我想談談神經可塑性的第二部分,即神經系統的實際變化,主要是神經元之間聯繫的強化和弱化,這些變化是學習的基礎,並不發生在專注和學習或是接觸材料的過程中,而是發生在深度睡眠和類似睡眠的狀態中。再次,我錄製了很多播客,討論改善睡眠的工具,但我想提醒大家,連接的實際重組,即學習的基礎上神經元之間的連接強化,這些連接的弱化主要是在睡眠中發生的,特別是在快速眼動睡眠中,而這通常在夜晚的後半段占主導地位。確保你有足夠的睡眠,對於某些人來說是六小時,對於其他人則是八小時。是的,這裡有一種叫做第一次之夜效應的現象。第一次之夜效應是實驗觀察到的現象,即你在某天學習的信息主要是在那天學習後第一夜的睡眠中得到鞏固。這是否意味着如果你在學習後的第一夜睡得不好,你就會永遠忘記那個信息,無法將其鞏固進入你的神經迴路?不,這很明顯,學習後的第一夜你希望獲得可能的最佳睡眠。因此,如果你的學習一直拖到深夜,而且你喝了很多咖啡因,請記住,喝咖啡因後所得到的睡眠、你熬夜的那些時光,對你的學習不利。所以你需要調整自己的生活,作為任何類型的學生,這樣你才可以專注於想學習的東西,並盡可能地獲得良好的睡眠。當然,撫養幼兒或因為某些原因生活中有壓力的人,也許無法優化他們在第一夜或甚至隨後的夜晚的睡眠,但請盡你所能地確保你的睡眠質量。這是你能為自己的心理健康、身體健康、以及任何類型的學習和表現所能做的單一最好事情,值得付出這些努力。
現在,了解了機制,專注、警覺性以及神經可塑性的睡眠階段,你還可以做些什麼來增強你所獲得的學習和研究呢?我已經討論過了增強專注的一種工具,這麼說,增強可塑性的行為工具呢,如果你的睡眠良好,或尤其是在睡眠不好的情況下?在這裡,我強烈建議你探索非睡眠深層休息(NSDR)。節目說明中有這方面的具體指導。NSDR有時被稱為瑜伽尼德拉,雖然這兩者是相似但又有所不同,這是一個10到20分鐘的練習,幫助你恢復心理和身體的活力。如果你還沒有休息好,那麼你可以在早上醒的第一時間進行。如果你覺得自己睡眠不足,還可以在下午進行。
你可以在午夜時分進行這些活動,如果你無法入睡,可以抵消一些你本來會經歷的睡眠損失。非睡眠深度休息(NSDR)是一種非常強大的工具,可以增強神經可塑性。我將在未來的節目中更多地談論這一點。有關NSDR和瑜伽尼德拉的令人興奮的數據正在不斷出現。但如果你睡得很好,即使不是,我也非常鼓勵你在日程中安排10到20分鐘的NSDR。再次強調,將它放在日程上的位置並不如你實際去做它來增強神經可塑性那麼重要。也就是說,重新排列神經元之間的連結,以支持你正在進行的學習和研究。
現在讓我們來談談最佳學生是如何安排他們的日子的。事實上,對此有許多優秀的研究。有一篇非常好的論文,實際上對近700名學生進行了調查。這些是醫學生,男性和女性學生的數量大致相等,並分析了最有用的學習習慣。也就是說,與最成功的學生相關的學習習慣。每當你進行像這樣的研究,讓人們填寫問卷時,總會遇到因果關係的問題。事實上,我們幾乎可以撇開任何可能的因果關係。例如,我即將告訴你,表現最好的學生每天通常學習約三到四小時。但你可以很容易地說,他們是最好的學生,因為他們每天學習三到四小時。他們不是因為是最好的學生,所以每天學習三到四小時。他們需要非常準確。我們可以進行各種各樣的討論,關於相關性與因果關係、反向因果關係等等。然而,這裡的重點並不是這些。這裡的重點是確定最成功的學生似乎不斷融入的習慣,不論他們上的是什麼課程,無論他們在學習軌跡的哪個階段。
根據這項研究,我們知道,並且我會在節目注釋中提供鏈接,有至少十個高效學生使用的學習習慣。出於時間的考量,我將專注於前五或六個,因為事實上,大多數提高成為更好學生的效果似乎可以歸因於這五或六個習慣。首先,他們會專門留出時間來學習。他們實際上安排學習的時間。這可能會發揮幾個角色。首先,他們能夠清除其他干擾,事實上,他們還有第二件事要做。他們非常有效,或者說他們特意把手機收起來並關閉,讓自己隔離開來。沒錯,他們不與其他人一起學習。他們單獨學習,這並不是說那些與他人一起學習的人無法有效學習,但表現最好的學生似乎都是獨自學習。他們把手機放遠,告訴朋友和家人在那段時間他們無法被聯繫到。是的,他們每天學習三到四小時,但通常是將這段時間劃分為兩到三個不同的學習時段,因此他們並不是一次性學習三到四小時。他們在管理自己的時間,消除干擾,並且每週至少在五天中進行一致的學習,推測他們週末會休息一些時間,儘管這在這篇論文中沒有明確說明。
他們還做的一件非常重要的事是,他們努力去教導同儕,教導班上的其他學生。你們中的一些人可能會想,尤其是在大學期間,我想回憶一下,如果你花這麼多時間去學習資訊,並且與其他學生競爭,那麼教他們這些資訊對於他們來說就像是免費的,而對你來說卻更難,即你自我置於競爭劣勢,或是讓他們在未經努力的情況下獲得不公平的優勢。雖然這篇論文並未分析這些作為學習者的學生是否獲得了不公平的優勢,但很明顯,努力在孤立環境中學習知識,然後將這些知識帶給同班同學並教導他們的學生,表現的確異常出色,與其他學生相比。因此,千萬不要害怕去教導你的同儕,來檢驗,這是關鍵的檢驗,並發展對材料的掌握。
在我的實驗室多年的時間裡,我們有一句話,我僅僅從我訓練過的實驗室中學來的,我並不是這句話的創造者,那就是「觀察一遍,實踐一遍,教導一遍」。這是指做手術、縫合、進行抗體反應或西方印跡等實驗室中的操作。觀察一遍,實踐一遍,教導一遍,當然應該保留用於不會讓任何人置於危險中的情況,對吧?一些程序,特別是在實驗室中,會由於使用的材料等而具有危險性。當然,今天我們談論的是一般的學習和研究。因此,只要安全,觀察一遍,實踐一遍,教導一遍,都是學習新材料、發展精通甚至卓越的極佳方式。隨著時間的推移,或許甚至能達到高超技藝。我們稍後再回到這些區分上。
所以,回到最佳學生留出時間的這個想法,他們專門指定時間進行無干擾的獨自學習。這無疑有助於他們集中注意力與焦點。他們知道在這段時間內需要好好運用集中的注意力。
我們絕對確定,專注和注意力是人腦中有限但可再生的資源。你清醒的時間越長,你的大腦和身體中一種名為腺苷的分子的累積就越多。這讓你感到困倦,並使專注變得更加困難。當你睡覺時,腺苷的水平又會降低。這樣你再次能夠專注,感覺更加清醒。你可以把腺苷當作限制你的專注預算,這並不是說有些人不在下午、晚上或甚至晚上學得最好。我記得在大學時期,我會在晚上10點到凌晨2點之間學習。我現在不再這樣做,但安排時間讓自己知道需要集中精力學習,可能是專注和學習材料的最重要事情之一。
如果你正在上課,你可能會受制於課程的時間安排。你不會告訴老師:“好吧,聽著,我希望你在下午3點上這門課,因為那是你學得最好時候,”或在早上8點,因為那是你能最專心的時間。然而,如果你對自己的學習時間有任何控制權,那麼將這些時間保持在固定的時間,譬如早上的一個時段,或晚上的一個時段,甚至早上兩個時段等等,這會是有益的。事實上,這也得到了研究文獻的支持。大腦就像其睡眠/清醒周期會適應規律的時間表一樣,根據你對陽光的暴露、活動的參與、社交的節奏等等,你的身體會習慣在特定的時間活躍和不活耀。
如果你定期(即為期約三天)在特定的時間專注和學習,反覆將你的注意力拉回。這不是一個自動過程,而是將你的注意力拉回到一個特定的位置,或許是在一頁面上,或是在講座中正在聽的內容,你的身體和大腦會開始適應那個節奏,從而簡單透過這種定期的接觸,讓你能更好地專注和注意材料。你可能需要約兩到三天來建立一個定期的專注和學習的時間表。給自己一段過渡期,但然後要將這些學習時間安排好,放下手機,告訴別人你要離線,必要時關掉Wi-Fi。你可能需要它來學習。我不太知道,這取決於你學的內容,但不顧一切限制分心,學會只專注於材料。這是一項技能。這是最重要的理解。專注和學習是一項技能。這是一項你可以很快學會的技能,尤其是當你將其安排在固定的時間,並給自己兩到三天來適應這些時間表,然後盡量定期遵循它們,或許甚至在周末,如果你接近學期末或學期結束的時候,甚至在不是學期期間的周末,也要保持這些固定的時間,這會使你的神經系統訓練到在特定時間進行最佳學習與學習。
我想快速休息一下,並感謝我們的贊助商,AG1。到目前為止,許多人已經聽我說過,如果我只能喝一種補充劑,那就是AG1。原因是AG1是目前可用的最高品質和最完整的基礎營養補充劑。這意味著它不僅含有維他命和礦物質,還有益生菌、前益生菌和適應原,以填補你飲食中的空缺並為繁忙的生活提供支援。對我來說,即便我大部分時間都吃全食和最少加工的食物,這樣的飲食習慣很難讓我獲得足夠的水果和蔬菜、維他命和礦物質、微量養分和適應原。因此,我自2012年以來每天都在服用AG1,通常是早上或上午服用一次,然後再在下午或晚上服用一次。這樣做顯然能增強我的能量、免疫系統和腸道微生物群。這些對於大腦功能、情緒、身體表現等都是至關重要的。如果你想試試AG1,可以訪問drinkag1.com/huberman來索取他們的特別優惠。現在,他們正在贈送五個免費的旅行包,以及一年的維他命D3K2供應。再次重申,請訪問drinkag1.com/huberman以索取該特別優惠。
在我進入特定的學習方法,以最大程度地抵消遺忘之前,請注意我沒有說要學習,而是最大程度地抵消遺忘,也就是穩定地學習材料。我還想分享一個很不錯的研究結果,關於高效醫療學生的學習習慣。研究顯示,當被詢問他們學習的動機時,表現最佳的學生有一個有趣的答案。他們對自己在醫學院的成功如何影響家庭、生命軌跡和個人的轉變有著長期而深刻的理解,並且不特別關心這些變化對他們和家庭的具體影響。事實上,這是一種相當廣泛、抽象和理想化的方式來看待他們的學習努力。我對這篇論文非常喜歡的地方在於,除了評估了近700名學生的相對較大樣本外,儘管這純粹是自我報告,但它仍然架起了學習與學習成果之間的兩極之間的橋樑。
它深入探討了他們學習的時間長度、學習的時候、他們用來限制分心的各種方法,這些我們剛才討論過,但它也觸及了他們潛在的心理動機,以及他們用來推動自己在學習過程中前進的理由,尤其是在他們的慾望減退或疲勞水平上升的時候。
我不確定我是不是在猜測,但這是進入醫學院的理想因素,事實證明,在這項研究進行的國家中,只有非常少數的優秀學生能夠達到這個目標。
他們必須用完全不同的語言來學習這些信息,這真是不可思議。我總是對此感到驚訝。
我有朋友在意大利做博士論文,他們天生就是意大利人。目前他們在意大利經營一個實驗室,但他們的博士訓練、寫論文以及進行論文答辯都是用英語,儘管英語是他們的第二語言。
談到挑戰,這只是我能想到的一個例子,還有很多類似的例子。
在這項研究中,我所提到的這些學生並不一定一直在思考他們的努力將如何改變自己和家人,但他們確實能夠具體報告他們正在追求的目標,以及他們的抱負,不僅僅是希望自己能順利地進入和完成醫學院。
無論對你而言這些高層次的理想因素是什麼,它們肯定是非常個人化的,並且對於你希望能夠更好地學習和掌握具體的學科內容,這部分是非常重要的,這將成為你每天為了學習那些重要的抱負而付出的具體行動的書檔。
當然,如果你愛你正在學習的材料,那麼這個理想成分可能就不是那麼重要。我能回憶起在大學和研究生院等時候,心裡想著,“哇,這真是我聽過的最酷的東西。”
我可能會對成千上萬個不同的主題說,“哇,生物鐘、季節節律、褪黑激素、神經迴路、多巴胺。”
我對我所學習的東西充滿了興奮,但當然,有時候我也會遇到一些課程,不知道是因為更具挑戰性還是什麼原因,我很難被材料吸引,無論是因為教學方式還是材料本身。
因此,能夠將自己與某個理想目標聯繫起來,以幫助自己克服困難是非常有價值的。你不會喜歡你必須學習的每一個主題。
然而,就我經驗而言,我回憶起來最珍視的一些課程恰恰是我努力過的那些,事實上,這是下一個工具內容的基礎,也是最重要的學習工具之一。
在所有優秀文獻中,針對如何最好地學習的同行評審研究中,一個主要的主題就是:感到有挑戰性的學習是最有效的。我知道沒有人想聽這個。
每個人都想聽到心流的故事。每個人都希望聽到信息如滲透一樣進入他們的大腦。我想這是一個加菲貓的卡通,裡面提到通過滲透學習。
有一個非常可愛的現實世界視頻,是一個孩子在課堂上的片段。我相信是在中國,他把書放在自己的頭上,試圖把信息「沖洗」進入自己的大腦。一個超可愛的片段,但你猜怎麼著?這並不起作用。
我意思是,把書放在頭上有效,不過這並不能把信息放進你的大腦。也許有一天會有方法可以快速地將信息下載到神經迴路中。但現在我們知道,我們幾百年甚至幾千年來都知道,努力是學習的基石。
所以我知道可能會有人抱怨。我知道你們中的一些人或許希望今天我能告訴你們如何學習,讓學習不那麼痛苦。我想今天的節目結束時我可以做到這一點,但為了達到這個目的,讓我們再來一個測驗。
好的。這是測驗。再次強調,你可以在心裡回答這些問題。你不需要告訴任何人,但如果你願意也可以把它們寫下來,或者大聲說出來。
下一個問題是,在你清醒或睡眠的狀態下,神經連接的重塑何時會發生?
我認為這個問題還算簡單。好的,答案是:在睡眠期間。
第二個問題是,你可以使用什麼行為工具來改善專注力?
答案是簡單的正念冥想,我希望你把它看作只是一種感知上的練習。所以再次提醒,只需坐下或躺下,閉上你的眼睛,專注於你的呼吸。
當你的注意力漂移時,再把注意力帶回到你的呼吸上,依此類推。或者,如果你更喜歡,可以選擇保持眼睛睜開,專注於一個視覺目標,距離你一到兩或三英尺的地方,無論什麼距離讓你感到舒適,並隨時允許自己眨眼,但強迫自己專注於那個視覺目標say一到三分鐘,也許甚至三到五分鐘,甚至十分鐘,再次提醒,請眨眼。你不想讓你的眼睛乾燥。
這兩個工具都將改善你在必要時全神貫注於其他材料的能力。
好的,專注和注意力的回路本身是受到神經可塑性的影響。
然後第三個問題是,您能否在心中列出三種經證實的最有效學生所使用的工具?
我能想到的第一個是透過把手機收起來來限制干擾,並告訴其他人您不會和他們保持聯繫。
我意識到我有些順序搞錯了,第二個是孤立自己,獨自學習。
我記得的第三個是向同班同學教學。
好吧。
您或許能想到其他幾個工具。
現在,為什麼我們要參加這些看似愚蠢的小測驗呢?
事實上,當您考慮到您希望今天所學的資訊能夠記住,這樣您就不必重複聆聽它時,它們就不再那麼愚蠢了。但如果說有研究強烈支持的工具,關於學生如何更好地學習資訊,那就是測試。
我知道,我知道,我們通常將考試視為評估知識的方式,但事實上,測試是建立知識、保留知識的最佳方式之一,並且可以減少遺忘。
對於測試作為學習工具的研究,並不僅僅是評估我們學了多少資訊,已經有超過一百年的歷史了。
有一項經典研究於1917年進行,對象是學齡兒童閱讀傳記。孩子們閱讀傳記後被分成不同的組。一組是反覆閱讀那些傳記。另一組則只閱讀一次,然後對那些傳記進行測試。
但要注意的是,他們測試自己對那些傳記的理解,僅僅是通過思考自己所讀到的信息,試著去記住這些資訊,例如:這是什麼傳記?那個人是誰?他們的配偶是誰?他們做了什麼?他們何時上學?在學校中做了什麼?他們在世界上做了什麼?他們在人生中扮演了什麼角色?
因此,他們本質上是通過進入自己的思維,詢問自己能記住多少關於那個傳記的信息來進行測試。
請注意,即使重複閱讀傳記兩、三、四次似乎比僅讀一次再進行測試更被動,您也可以想像思考傳記需要更多的努力,實際上確實如此。但同時要記住,第二組的孩子對傳記的暴露只是一遍,然而當您查看那些傳記中信息的準確回憶百分比時,閱讀一次並刻意在心中思考那篇傳記以有效地自我測試的孩子,表現出來的準確程度,與那些在頁面上反覆閱讀傳記的孩子相比,顯然要好得多。
換句話說,反覆閱讀素材的效果遠不如閱讀素材後,思考那個素材,自我測試強迫自己在腦海中回憶那些內容。不僅僅是為了記住更多的內容,還包括該內容的準確復述。
這對我來說一開始是非常驚訝的,直到開始探索後續的研究,進一步了解測試作為學習工具的作用。然後您會意識到,自我測試絕對是研究和學習的最佳工具,不僅僅是用來評估您的知識,而是實際上將這些知識納入您的神經回路。
好的。
所以我意識到,無論我還是其他人一提到1917年進行的研究,我們都會想到那些穿著木鞋、在看起來截然不同的學校的孩子們。然而,請務必記住,神經系統在幾萬年裡幾乎沒有改變。
儘管如此,我認為思考更近代的研究如何最佳學習是很好的。這項研究,順便說一下,我們會在節目筆記的標題中提供連結,還有幾篇包括類似研究結果的評論。
再說一次,我在提到一系列研究,而不僅僅是一項研究。
研究是否在四次學習材料,即四次學習、學習、學習、學習以鎖定信息進入人們的記憶中,讓他們能靈活運用那個信息,這是創造力的一部分。這項研究分成一組,該組學習四次,然後對材料的測試,另一組學習一次、兩次、三次,然後對材料進行測試,或第三組則是學習一次,然後對資料進行一次、兩次,甚至三次的測試。
現在,我剛描述了三個組,所有組別都閱讀了同一段文字。這是一段有關動物、生物學及其他主題的文字,也包括其他實驗。
再次強調三組,一組學習四次,學習一次、兩次、三次、四次,然後進行測試。第二組學習一次、兩次、三次,之後對該材料進行測試,然後再進行一次測試。第三組學習一次,然後進行三次測試,然後再進行一次測試。
所以這些組之間分析和比較的是他們在最終測試中的表現。
我把它放在第五組中,因為思考一下,這是SSSS,所以學習、學習、學習,然後進行測試,或者SSST,學習、學習、學習、測試,然后再測試,或者STTT,學習、測試、測試、測試,然後再測試。
所以比較和對比的是在某個時間後的測試表現。
現在,有些實驗在幾天後對材料進行了最終測試。其他實驗則在幾週後進行。還有些實驗則是在更久之後進行,甚至數個月或一年後。這裡的重點有兩個方面。首先,根據我迄今為止所告訴你的所有信息,你可能可以猜到在某段時間後進行的測試中,誰表現最好。對的。那次最終測試的表現基本上與一個人之前已經接受的材料測試次數成正比。這應該相當明顯,因為我們今天在這個有關測試如何抵消遺忘的描述中已經如此表述過。因此,考得越多以便讓自己接觸到材料,在日後對於該材料的表現就會越好。當然,在某個時刻,你必須第一次接觸這些材料。對的。這就是為什麼要學習和學習。然而,在第一次接觸新材料後,對該材料進行更多測試,即使你在這些測試中的表現不是很好,只要你能看到那些測試的正確答案並將自己的答案與那些答案進行比較,這將有助於你在最終測試中的表現和對那材料的保留時間。換句話說,關鍵不在於你學習材料的次數或接觸材料的次數,而是在於接觸材料時,努力專注於該材料,然後對該材料進行自我測試。或者如果有教學人員給你出題,但不論如何,對該材料進行測試,不僅僅是一遍,而是最好兩到三遍,這才是真正將材料牢記在你的神經回路中的方式。這就是將在你的神經回路中產生最深刻變化的因素,也就是對那材料的神經編碼,最持久的改變。因此,你自我測試的次數或被測試的次數越多,你對這些材料的保留就越好。
不過,有些人會立刻說:“哦,天哪,如果我學會了它,然後被測試,而我不小心鞏固了錯誤或不準確的材料怎麼辦?”但這似乎不是情況。只要你學會了測試的正確答案,即使在學習後立即進行的測試中得分僅有40%或50%甚至更低,這仍然是一種比重讀材料更好的策略,這應該有點令人驚訝。這對我來說確實是驚訝的。但是你知道什麼更驚人且有點可怕,大家應該知道,而我希望我在二年級的時候就知道的,就是如果你問學生:“你對你剛學過的材料有多有信心?你認為你在考試中表現如何?”在這些研究中你會一再看到,我忍不住笑,因為這實在是令人震驚的是,接觸了材料四次的學生認為他們會在最終考試中表現得最好。然而,僅學習一次材料然後接受三次測試的學生,卻認為他們最終的表現會最差。例如,他們會被問到信心:“你認為自己在兩週、一年、六個月甚至明天的考試中表現如何?”他們報告,這就是參與研究的學生——測試、測試、再測試組的學生,對材料報告的信心遠低於那些接觸材料四次的學生。後者會說:“是的,我認為我會做得很好或非常好。”結果竟然相反地存在。換句話說,當你一遍又一遍接觸材料時,你認為自己已經學會這些材料。事實上,你對學會這些材料的信心隨著每次接觸材料而增加,但是其實,你根本沒有學會這些材料,與那些接觸材料後再接受測試的人相比,後者常常努力去準確回答測試問題。事實上,有時候他們的答案完全錯誤,然後才意識到他們答錯了,或是他們只是感覺到,然而你猜怎麼著?在進行最終知識考核之前,對這些材料進行一次、兩次或甚至三次的自我測試,是將該材料牢記在神經回路中的最佳方法。
我說我希望在學生時代就能學到這一點,因為在某種程度上我使用了自我測試的方法。最明顯的一個例子就是我在大學時修了一門課,我仍然記得,那是生物科學169L,教學者是本·瑞斯(Ben Reese)的神經解剖學實驗室。
他仍然在那裡,我相信他是個知名的教授,當時就以極具挑戰性著稱,我確定如果他還在教課,現在也仍然如此。他是一位極具挑戰性的教授,這並不是指他的人格,而是這個神經解剖學的實驗室課程中,涉及了許多細節、嚴謹和極高的期望。這個課程包括講座,還有一本神經解剖學的教科書,書中會看到來自不同物種的各種腦部切片,以不同的染色方式呈現的腦組織。值得一提的是,這是一門本科課程。然後還有實驗室的部分,因此169L中有個L,學生必須在顯微鏡站之間穿梭,根據在顯微鏡下所看到的來辨認結構,因此你必須知道染劑是什麼,幻燈片上什麼是可見的,因為某些染劑會顯示某些東西,比如我們稱之為神經元的細胞體對比神經元之間所謂的神經纖維(軸突),等等等等。
我記得我在想,這真是一門難的課。這是一門非常困難的課,為這門課的學習方法,當然,包括上課、進行解剖。我們當時解剖了一隻羊腦,實際上是在解剖一個真正的腦,進行顯微鏡工作,透過教科書和講座了解知識,並且有大量新的術語要學習,比如前側、尾側、背側、腹側,這一切關於神經解剖學的知識。接著,在某個時刻由於無法承受的壓力,我決定在我的單身公寓的床上躺下,閉上眼睛,從各種進入點探索神經系統,例如通過耳朵,回顧聽覺解剖,通過眼睛,回顧視網膜解剖,經過腦的背面,思考溝和回,然後是胼胝體,這一切我至今依然能在腦海中清晰地回顧。
所以,我對於神經解剖學的學習過程,的確包括接觸這些資料,但更多的是大量的時間用在思考這些資料。這在某種程度上是元認知的過程。結果,我希望能說,我相信我對不同物種的神經解剖學有很高的掌握。
這是我的專業領域,我不認為自己在神經解剖學上是某種天才,我只是在學習資料上花了無數的時間,然後在腦中複習這些資料。換句話說,是自我測試。如果我正在沿著神經路徑的某條軌跡前進,比如從海馬體到鄰近結構,而我不知道下一步該怎麼做,我便會去查閱教科書,然後再回到這種心智練習式的學習。其實,這並不算真正的學習。要點在於我在自我檢測,我試圖找出我在哪些地方缺乏知識無法進一步理解,無論是對於我大腦的心理影像或是對於這些材料。
這是測試的關鍵方面。測試不只是知道你答對了多少題,錯了多少題。重要的是準確地認識到你知道什麼和不知道什麼。測試的一個重要組成部分是面對那些你無法記住的東西,或你不知道下一步是什麼,或者你確定那個結構是 fimbria,但是你去查看時發現原來不是 fimbria(纖維束),但你知道,舉例來說,這讓我永遠無法忘記藍色小塊(habanula)的位置或其外觀。順便一提,由於這些名稱有些深奧,當時我們不知道這個結構的功能。結果發現它與失望有關。它是一些人抑鬱症迴路的關鍵部分。觀看晨光會抑制它的活躍。這一點我們也知道。而半夜過多的人工光照會增強藍色小塊的活躍。美妙的研究並不是我實驗室的成果,而是其他研究機構的成果證明了這一點。
所以,我剛剛做的希望是向你介紹一些關於神經解剖學和抑鬱症的知識,但更重要的是說明你用哪種方式自我測試可以高度個性化,這取決於你最佳的學習方式。這與我之前所說的相悖,即人們有不同的學習風格的觀念,有些人是語言學習者,有些是聽覺學習者等等,這些觀點現在不太成立了。順便提一下,這並不是說沒有研究來支持這些觀點,而是有大量的研究結果反駁了這種觀點。
你的方法、你自我測試材料的最佳方式,旨在抵消遺忘過程並識別出你知識的空白之處,或是發現你以為自己知道的東西,卻實際上並不知情,或者你曾經知道,但現在確定是錯誤的。這可以通過適合你的方法來實現,而我的情況恰好是躺下來並在腦海中思考這些材料。即使到今天,當我閱讀一篇論文時,我會試著,雖然不總是做到,但我會試著在我的院子裡或外面散步,並思考那篇論文的關鍵組成部分,並思考一些特別重要的細節,這就是我現在要做的。
我想稍作休息,感謝我們的贊助商 Element。Element 是一種電解質飲料,擁有你所需的一切,而沒有你不需要的東西。這意味著在正確比例下的電解質鈉、鎂和鉀,但不含糖。
現在,我和播客上的其他人已經談了很多關於水分補充對於大腦和身體正常運作的關鍵重要性。研究顯示,即使是輕微的脫水也能顯著影響認知和體能表現。獲得足夠的電解質也很重要,以便你的身體和大腦能夠發揮最佳功能。鈉、鎂和鉀這些電解質對於身體所有細胞的運作至關重要,尤其是神經元或神經細胞。
為了確保我獲得適量的水分和電解質,我早上起床時會將一包Element溶解在約16到32盎司的水中,並在早上第一件事就是喝下它。我在進行任何形式的體能鍛煉時,尤其是在炎熱的日子裡出汗多、流失水分和電解質時,也會喝溶解在水中的Element。如果你想嘗試Element,可以前往drinkelement.com/huberman,輸入drinklmnt.com/huberman,通過購買任意Element飲品混合物來獲取一包免費的Element樣品。
好的,我希望說明的是,測試自己、測試你的學生或接受老師的考核是抵消遺忘最佳的方法。我們來看看實際支持這一論述的文獻,因為在我之前描述的實驗中,研究安排是要麼是學習後測試,要麼是學習後連續多次測試,然後大家在同一時間參加測試。還有一種變化是讓一組學生學習新資料,也就是他們第一次接觸這些資料。我要指出的是,使用“學習”這個詞有些問題,因為我想強調的是測試自己就是學習。
請原諒我使用這種表述,但這是這些實驗的安排方式,若你查閱我們的節目筆記將能找到這些資料。一組人接觸資料(我們稱之為學習),然後立即參加測試。他們會被告知測試中哪題答對了、哪題答錯了,以及正確答案是什麼,然後過一段時間,再進行同樣資料的測試。
另一組則是學習,接觸資料後有一段延遲。這段延遲可能是幾天,也可能是幾週。這項實驗似乎已經以各種方式完成。他們接受測試,然後再經過另一段延遲,隨後在與第一組相同的時間進行測試。因此,對於第一組的安排是學習後測試,之後長時間延遲再測試;而第二組則是學習、延遲、測試,再延遲後測試。
請記住,最後一次測試是在所有人同一時間進行的。或者第三組的學習安排,他們接觸資料後經過非常長的一段時間才進行測試,最後在所有人同一時間參加大測試。你能猜出哪一組表現最好嗎?
這個實驗的本質,如果你在聽這個而它還不夠清晰,就是你要麼在接觸資料後很快就進行測試,然後在一段延遲之後進行再次的測試,比如一週或兩週後;要麼是接觸資料後有幾天延遲,再測試,然後再經過幾天進行再次測試,使測試間隔更均勻。或者如果你屬於第三組,你的學習是直到大測試前一兩天才會被接觸或測試,然後你會進行測試,得知正確答案後再測試一次。
你可以想像,最後這一組可能會表現最佳,因為他們再次接觸資料,知道正確答案,明白自己答錯了什麼和對了什麼,然後隔天再進行一次測試。我本以為那一組會表現得最好,但事實上正好相反。這真是不可思議,最佳表現來自於剛接觸資料後,即在這項實驗中稱之為學習的過程中,他們閱讀一段內容或學習一些數學、語言、音樂或運動技能,然後在短時間內測試,甚至是同一天或隔天,之後再延遲然後測試,這一組的表現最好。換句話說,測試自己要趕快,若不是同一天,至少要在隔天,或接觸資料後不久。
與之相對,最後一組的表現最差。他們接觸資料後經過長時間才進行測試,在得到正確答案後,第二天又進行一次測試。即使是問題與前一天的測試有交集,那組的表現最差,而學習過且有間隔測試的那組表現則在中間水準。
這對我們有什麼啟示?這告訴我們的事情是非常重要的,與神經可塑性和最佳學習策略有關。這是我真希望在研究生階段、本科階段、高中和小學,甚至幼兒園的時候就能學到的知識。測試自己剛接觸的資料,越快越好,因為這能抵消大腦對新資料自然遺忘的現象。
這絕對是所有關於測試作為學習工具的令人印象深刻數據的標誌,測試自己或你的學生,或者如果你是學生的話,接受老師的考核,這不僅僅是一種評估表現的工具,而是用來了解你知道什麼、不知道什麼,並將這些信息鞏固在你的神經回路中的工具。
當我說將這些信息鞏固在你的神經回路中時,我意識到這個詞有點冗長。我們知道的是,在接觸新材料後立刻進行測試的過程是關於抵消對這些材料的遺忘。你可能會說:「等一下,如果這是真的,那麼為什麼先學習材料,然後等待,再進行兩次接連的測試,並在測試過程中再次學習材料,這樣應該是表現最佳的群體。」
好吧,首先接觸材料與對這些材料進行自我測試之間似乎有某種根本的不同。我們並不確切知道那是什麼。有一些有趣的人類神經影像數據表明這與對材料的熟悉度有一定的關係。這很簡單。這是容易理解的,儘管它涉及一些記憶和神經科學的術語。
與某事物的敏捷性,辨認它與擁有那種能力的精通並不是一回事,而掌握那項事物與將其記住的精通也不是一回事。當你一次又一次地閱讀某些東西,你不斷地看到它。不斷地聽到它。不斷地思考它。當然,你正在閱讀它或聽到它,你認為自己在學習這些材料,你的神經回路正在改變,但這是一個相對被動的過程,即使是艱難的閱讀章節或難以演奏的音樂段落也是如此。
不同之處在於,當你對材料進行測試時,無論是認知回憶、寫下來還是被要求演奏音樂或執行某個動作,在錯誤的表現或回憶中會發生某些事情,提示你的神經系統鎖定你正確的信息。記住你錯誤的部分,然後進行修正,這與單純地接觸和重新接觸材料截然不同。從而能夠在第一次看到材料後才能學習。你不能僅僅對從未接觸過的材料進行自我測試。我想你可以這樣做,但我想象你會大多數答錯。我們都會錯。
這種在首次接觸材料後不久使用測試作為學習工具的做法,顯然是利用了對熟悉某事物的認識,我們知道某些腦區會被激活,與回憶的差異,即能夠將該材料帶入記憶,帶入你的集中注意力並使用該材料。我意識到這有點抽象,這些仍然在被解析。如果你對某事物的熟悉度與實際回憶某事物的能力之間的神經科學感興趣,我在節目註釋中提供了一個鏈接,這是一篇很好的綜述,發表在《HIPAA Campus》期刊上。我總是對有一個以大腦結構命名的期刊感到好笑。畢竟,據我所知,並沒有名為「視網膜」或「杏仁核」的期刊。
我有一個研究生時期的簡短軼事,我在那裡知道了這本名為「HIPAA Campus」的期刊,那是我研究生時期的第一次聚會。主持聚會的人竟然是學習與記憶領域的一位杰出人物。我當時說:「這真是荒謬,有一本叫做‘HIPAA Campus’的期刊,我是一名一年級研究生。」他說:「是的,的確如此。」我說:「是的,這真是太愚蠢了。誰會把期刊命名為大腦結構?」結果還有一本叫做「大腦皮層」的期刊,可能還有一本關於脊髓皮層的期刊。結果發現,其實是我傻得說這些話。跟我交談的人,當然是派對的主人,說:「是的,實際上,這是我的期刊。我創辦了HIPAA Campus期刊。」你可以查找它們。
此時,你將進行一個測試,這是一個非常簡單的測試。我意識到我們已經進入了這個材料的內容,我們可能都稍微疲倦了一點,希望驚訝於測試,尤其是在接觸新材料後不久進行自我測試是多麼不可思議的工具。問題是這樣的。順便說一句,這是一個開放式問題。你不應該知道答案,因為我還沒有告訴你答案,但我希望你思考這個問題。
如果人們看一下這整個領域的測試作為學習工具的大多數數據,那麼你認為通過對新材料進行一次自我測試,你能獲得多少改進?你認為是10%的改善,還是20%的改善?這裡我只是在將你對首次接觸的材料進行一次自我測試與毫無測試的情況進行比較。你認為你的能力提高了多少?答案是約50%,五,零。我可以說這是基於以下事實:在音樂學習、數學學習、語言學習、運動學習的研究中,當受試者接觸新材料後,經過一段時間進行測試,他們能夠正確回答的資訊比例或能正確表現的比例隨著時間的推移而減少,尤其因為在這段中間時間內他們沒有進行任何練習和測試。這一點是這些實驗所建構的。然後你只需詢問,如果他們只是接觸到這些材料,多少內容會被遺忘。
在學習音樂的例子中,你的老師坐在你旁邊,給你示範鋼琴上的音階,但你卻沒有在每段之間練習這些音階。或者另一個例子是,有人向你講述特定歷史階段的講座,但之後你沒有再次接觸到這些材料,也沒有自我測試。與此相對,如果你在學習材料之後立即進行一次測試,儘管不管你的表現如何,你所遺忘的東西卻是有一定量的。我希望你以這種方式思考自我測試,因為我們正在思考最佳學習策略。
遺忘的量通常會發生。這是非常重要的。事實上,我不知道大多數神經科學家是否以這種方式思考學習與神經可塑性。大多數人,包括神經科學家,都是這樣被教導的、繼續被教導的:你接觸新的材料,然後專注於它,好吧,然後在睡眠期間連接會重塑,這些都是真實的,但我們真的需要思考每天進入我們神經系統的大多數資訊被遺忘的事實。大多數資訊完全被丟棄。確實有一些罕見的臨床缺陷,人們能記住一切,我告訴你,這些人在生活中真的很掙扎。他們在工作和人際關係中表現不佳。他們記得每一個小細節,這對他們的生活質量產生了極大的干擾。這絕對不是你所想要的。你希望對正確的事情有很好的記憶。
當你自我測試材料時,與僅僅接觸材料相比,你所遺忘的量會發生。希望你能記住這個事實,因為這個事實真的讓我恍然大悟,真希望我曾在想要長時間記住的材料上進行自我測試,而不是一遍又一遍地閱讀。我在大學和研究生期間使用了一個複雜的學習過程,這對我來說效果不錯,我會閱讀並加上重點,然後寫下我的筆記,接著會寫出小段落關於這些內容。這其中有些做法可能模仿了自我測試,這是必然的,然後當然我會參加小測驗並去參加辦公時間。一旦我對學校變得認真,我就變得非常專注,當然我仍然會忘記事情。我在這個播客中之前也出過錯,其中一部分是因為說得太快,或者開了一個讓人無法理解的笑話,整個故事就是這樣,但無論如何,我當然會犯錯。當然我也忘記過某些事情,有時我會說錯話。我一直努力準確表達。我們在節目記錄的字幕中會對指出的錯誤進行更正。我們現在正在使用人工智慧來審查播客,並在需要的地方進行調整,通過插入、更換那些字詞等,這樣等等,但是,是的,我們都會忘記事情。我們都會犯錯,但如果我早知道在上課後或回家後不久,甚至在當天晚上或隔天進行自我測試會讓我在期中考或期末考上的表現提高得如此之多,我當然會省下很多時間。
讓我們談談一些具體的自我測試方法,或者如果你是老師,或者如果你與你的老師有良好的對話,並且他們思想開放,也許他們會願意聽你講關於自我測試作為學習工具的最佳形式。最好的測試是開放式的短答案問題,非常簡單的提示測試,這與我們今天在這個播客中所做的測試類似,而不是選擇題測試。選擇題允許對名字、事實的熟悉性。它會是A、B、C、D,偶爾E是A和C等等,而在每一個A、B、C、D、E答案中,你在尋找正確的答案,尋找熟悉度,辨認某些東西,是的,這個,不是那個,好的,這是你圈選的最佳答案C,這種情況。與之相比,開放式問題要求你寫出你的答案,你必須回憶資訊,對嗎?這比對材料的熟悉或認知要求更高的掌握程度。
因此,最佳的測試作為學習工具將是開放式短答案問題或甚至長答案問題。現在有一個例外,即包含技巧的選擇題測試,好的?如果你曾參加過GRE(研究生入學考試)或LSAT或MCAT,裡面有些問題非常直接,但在這些標準化考試中,它們往往包含一些所謂的技巧性問題,這些問題不允許你簡單地認出正確答案並將其與其他錯誤答案區分開,而是裡面有些答案乍看之下像是正確答案,人們往往會圈選這些答案然後略過。但如果你對材料思考得更深入,結果是那些所謂的明顯答案實際上是錯誤的。因此,有一些選擇題版本需要對材料有更高的掌握,而簡單的熟悉性將派不上用場,你實際上必須能夠回憶起那些材料的各個組成部分。
但這些在其他學習類型中,例如音樂學習的背景下,確實較為罕見,儘管對於音樂理論來說,它可能是相關的。但當我提到音樂學習時,我基本上是預設了音樂學習的機制,但當然還有音樂理論等等。因此,我實際上想說的是,最終考試、期末考、期中考,或是任何形式的考試,您很少能控制該考試的格式。有時是混合格式,但您以自我測試的不同方式來進行學習,這些非常關鍵。理想情況下,您會將這些自我測試設計為開放式的。換句話說,您不應僅僅依賴選擇題。您應依賴某種形式的自我測試,或者由您老師給您的自我測試,這需要您對材料進行某種程度的深入思考和努力,當然,您會有一些地方做錯。現在,我希望如果測試被用作學習工具,而不僅僅是用於評估,這裡我們談論的是把測試作為學習工具,它不會影響到,至少在那一刻,不會影響您在課程或其他活動中的最終表現。相反,它是為了學習而進行的測試。
現在我們從文獻中知道學生不喜歡突擊測驗。我今天給了您幾次,請您原諒。我們不喜歡突擊測驗。我們知道這一點,表現為教學評估分數的下降。這幾年來,我收到的教學評估分數有不同的價值,我總是認真對待這些反饋。一個鮮明的評論突然浮現在我腦海中,提到我在課上提到我的鬥牛犬科斯特羅的次數太頻繁。因此我在這裡再次提到他,就是想對那位說我提到太多的學生進行報復。我想提到他多少次就提到多少次。重點是,當學生評價他們的老師時,他們往往會因突擊測驗而懲罰老師。這是否意味著突擊測驗沒有效果?不,但您知道什麼更有效嗎?在課堂開始時告訴學生,或者在任何學習過程的開始時告訴自己,因為這不僅僅是課堂的問題,您將要參加一系列考試,您將用測試或測驗,無論您要怎麼稱呼它們,作為教學和學習的一種形式,您可以期望在學習材料的過程中進行五次測試或五次測驗,或者您會在每天接觸材料後測試自己。
現在,有時您需要從一堂課轉到另一堂課。沒有機會讓您測試自己,但您知道什麼不會有幫助嗎?走出課堂後立即拿起手機,我們知道這可能會抑制您記住材料的能力,因為它會加快遺忘的速度,因為您在接觸新材料後,有這個關鍵機會來幫助抵消遺忘,通過儘快在接觸材料後對自己進行測試。所以,即使我沒有在有智能手機和發短信的時代上學,我記得走出課堂後直接騎自行車出去,但當然有可以交談的人,有其他事情要處理。如果您真的認真對待學習材料,在接觸到該材料後,花幾秒鐘,甚至幾分鐘來思考該材料。測試自己,如果您發現您對這些材料不熟悉,或者感到困惑或難以理解,很好。您已經完成了引導您的神經系統了解到它需要學習該材料的第一步,並且您創造了一個增強神經可塑性的機會,這正是關於測試作為學習的一種形式的所有內容。您將會對自己檢測,以便找出您不知道的內容,然後再去查詢該材料,再次測試自己,最終希望您遺忘的部分非常少,甚至沒有。
現在,學習神經可塑性的其他組件我在之前的播客中已談過,太有趣而不能提及,但我會簡單地提到它們,例如GAP效應。GAP效應是非常酷的,已被證明對許多不同形式的學習有效。GAP效應就是我剛才所做的,即在學習新材料時,進行的定期暫停,暫停時間從五秒到十秒,甚至長達三十秒,期間,您猜猜,您的海馬體、您的海馬體中的神經元以比典型情況快20到30倍的速度重複您第一次接觸的資訊,正如它在快速眼動睡眠期間所做的那樣。
因此,如果您是教師,和/或如果您是學習者,在一個課程或任何試圖學習新技能或音樂技能的過程中,定期暫停,讓您的海馬體產生比如果您只是衝過去的話更多的材料重複。因此,我意識到在今天的討論中,像測試、測驗、評估、抵消、遺忘這些詞都可能使人感到焦慮。它們可能會讓我們回想起那些不愉快的教室經歷,與被叫到、隨機被詢問答案有關,這是一個讓學員感到痛苦的惡劣把戲。請記住,無論自我指導還是教師給予的,將測試作為學習的一種形式並不是為了評估,像是您在講座結束時進行的一次考試,然後竭盡全力回答這些問題,然後交上來,這會影響您的成績。
不,這與被告知或是自我揭示你知道和不知道多少有關,然後當然還有被告知正確答案的過程,以便你可以將自己的答案與正確答案進行比較,並且頻繁地這樣做,理想情況下是在接觸到這些材料後的很快時間內。這是我在這裡反覆強調的關鍵一點,因為坦白說,在我上學的時候,無論出於什麼原因,這種方式並未被執行。我認為這很大程度上是因為人們聽到“測試”這個詞時,他們會想到評估,而在美國的過去30年之中,特別是在過去15年內,有一種從正式評估中轉變的趨勢。我個人相信,人們可以用多種不同的方式和在多種不同的背景中學習。我當然作為大學教授,相信在某些主題上,特別是科學、醫學和健康等領域,正式的嚴謹課程對我來說無疑是學習知識的最佳方式,但不管你是從YouTube學習,還是從播客學習,或是從書本學習,或者是從生活的學校中學習,這樣的經驗,測試作為一種學習方式絕對是關鍵,而且,對於這一點有著如此美麗的研究體系。事實上,我將連結幾項研究,包括一篇題為「測試增強學習——文獻綜述」的綜述,以及一篇探討此事的美好文章「測試增強學習」,另外還有一本關於此主題的精彩書籍,我也會在節目的註釋中提供連結,這一切當然都是由在這一領域內工作的研究者撰寫的,他們比較了測試作為學習工具的數據與其他形式的學習和研究。這是一個令人印象深刻的文獻,我確信我們都應該知曉,因此我現在將其傳遞給你。
在結束之前,我想確保強調一些與測試作為學習工具無關的關鍵學習和學習組成部分。這些包括情感的角色、故事的角色,以及所謂的交錯學習的角色。
在情感方面,我們都本能地理解,情感負荷較大的經歷往往能更持久地被記住。我們往往不會忘記它們。事實上,這是創傷後壓力症候群(PTSD)等現象的根本。一次性學習,即暴露於某事並永不忘記,尤其是在我們接觸到的事物是負面或具有非常強烈的負面情感時,非常容易發生。因此,它可以是我們看到的東西或閱讀的內容,有時是發生在我們身上的事情。你知道,我不喜歡這種想法,但這確實是事實。你的神經系統就是這樣運作的,神經可塑性使得壓力經歷因為大量釋放腎上腺素和其他神經調節物,能迅速強化與該經歷相關的神經迴路。這就是為什麼,雖然令人遺憾,從適應的角度來看,我們可以說幸運的是,如果你今天走出門,天哪,遇到有人被車撞,你會記得那一幕。你很可能會永遠記住它。
然而,這並不意味著那記憶的情感成分必然會留在你心中。有一些治療PTSD的工具,比如系統性暴露療法,這是一種方法,讓你再一次面對那個想法或記憶,甚至是情境,當然是在受過專業訓練的專業人士,通常是精神科醫生或心理學家的支持下進行,這樣的經歷的情感負擔會逐漸與你對該經歷的記憶脫鉤。還有如EMDR療法等,還有藥物療法。其中一些方法與我所描述的內容相結合。我已經針對壓力和PTSD做過完整的單集。你可以通過在hubermanlab.com上輸入“壓力 PTSD”進行搜索來找到這些內容。
但是,我們知道,正是那些在非常緊張的時刻釋放大量腎上腺素和去甲腎上腺素的神經調節物使得通往該情境的神經迴路,以及編碼那視覺場景和類似聲音的神經迴路能被牢牢記住並與壓力反應聯繫起來。現在,所有這些實際上是在說,負面事件通常第一次及隨後的每一次都是非常持久地被記住的。與此相比,正面的經歷,例如第一次孩子出生、婚禮、一次美好的專業或個人經歷,雖然這兩者也可以是一次性學習和記憶的結果,但大多數我們接觸到的事物並不達到這些極端,不論是負面還是正面。然而,我們知道,任何故事的存在,對材料的任何情感強調,無論是在材料的傳遞上,還是當你以某種方式感知這些材料時,例如對你想學習的事物感到非常興奮,或認為某件事真的很糟糕,這樣的材料更有可能被更快且更穩定地記住。這是因為這些神經調節物,如腎上腺素和去甲腎上腺素,以及其他神經調節物,將這些經歷連結進入你的神經迴路中。這些神經調節物,如腎上腺素、去甲腎上腺素,我們還聽到了乙醯膽鹼、多巴胺等,它們可以在低水平和背景水平運作。
他們可以在情緒、專注和注意力上創造微妙的波動,或是根據它們的水平、時間及許多其他因素,產生巨大的變化。 這裡的重點是,如果你是一位老師,或者你是一位學習者,注意你在學習過程中的內在狀態是非常關鍵的。 我們都遇過那種老師,他們的課程會平淡無奇,聽起來像在單調地重複。 如果你需要從這樣的來源學習材料——不論是人還是其他 —— 你必須有意識地提高你內在的注意力,以便為所感知的東西帶來一些情感的顯著性和強度。 你可以透過自己的思考來做到這一點,而不是那種有著超級動態的老師,他們用驚訝的眼神告訴你一些事情,甚至可能開玩笑。 順便一提,開玩笑的老師在評估中通常得分較低,相比那些不開玩笑或不說髒話的老師。 你知道嗎? 開玩笑和說髒話的老師被認為更有親和力,但通常得到的整體評價較低。 他們被學生視為不那麼專業,因此不那麼優秀的老師。 所以我在講課時盡量不開太多玩笑或說髒話。 重點是,我們都有那些真正出色的動態老師,與他們學習和記住材料的確要容易得多。 你仍然需要對其進行測試,但由於之前所提到的原因,對於這些材料的學習要簡單得多。 這是你這位學習者所接觸的材料中,神經調節劑的較少運用的一個例子。 所以情感很重要,如此重要以至於在著名的現代神經科學與記憶心理學大師詹姆斯·麥克高的一篇關於學習和記憶的美麗回顧中,他提到了一個中世紀的做法——這真的很瘋狂——人們和孩子們(孩子畢竟也是人)被教導信息,然後被字面上扔進冷水中。 為什麼? 為了釋放腎上腺素並鞏固他們接觸的材料的記憶。 現在我知道我們之前在這個播客中討論過故意的冷暴露,不,我不是說你在接觸新材料之後需要進行冷水浸泡,但猜猜看? 他們幾百年前就這麼做了,根據我們對創傷後壓力症(PTSD)等情況的神經生物學,以及情感負載的記憶形成和鞏固的理解,這在邏輯上是有道理的,我們能夠記住那些情感負載的事物,明顯比那些情感負載較少的事物更好。 所以如果你想在學習某些材料後洗個冷水澡,或者更好的是,在冷水澡或冷水浸泡中對這些材料進行心理測試,你當然可以。 只是不要待太久。 如果你想知道故意冷暴露的最佳實踐,可以查看我們在 hubermanlab.com 上的故意冷暴露通訊,完全免費。 你甚至不需要註冊。 你只需在菜單標籤中找到“通訊”,就可以找到該 PDF。 而現在,因為你已經變得熟練於對神經可塑性、學習和測試,及像腎上腺素這樣的神經調節劑的理解,是的,喝咖啡因會提高你的腎上腺素水平。 雖然不是尤其驚人,但足以使你可能學習得更好一些。 你喝咖啡了嗎? 聽著,這有點深入細節了。 學習的最重要組成部分是讓你保持警覺,以便你能夠專注於你試圖學習的材料,然後再做測試。 當然,另一個組成部分是每晚獲得足夠的好睡眠。 我高度推薦進行非睡眠深度休息(NSDR)。 我之前提過 GapFX。 那些非常非常酷。 我剛剛又用了一個。 最後一個我相信未被足夠討論且有點反直覺的學習工具,值得提及,你或許可以在自己的學習和學習冒險中探索的,就是信息的交錯學習。 這其實是有點瘋狂的。 研究發現如果你的教師或你在教授或學習某些內容時,偶爾摻入一些小插曲,比如說,或者提到奧運會的某些事情,或者融入一些看似隨機的內容,因為它實際上與你試圖學習的材料無關,這結果會不同。 這些插入的信息並不是像 GapFX 那樣的短暫停頓,GapFX 是在你大腦海馬體中,為了獲得更多的材料重複而進行的時間間隔。 而是那些交錯的信息之間的中斷,不僅僅是從頭到尾像喝消防水管般連續的灌輸新信息。 我們認為這在機械層面能夠增強整體的學習能力,因為神經迴路能夠產生更多的重複,就像 GapFX 一樣。 但實際上也有一種非常有趣的方式,因為在注入看似完全無關的、隨機的或伪隨機的信息時,這使得負責編碼信息的大腦區域能夠將你正在學習的任何新信息與現有知識甚至遙遠相關的知識相結合。 那麼這是否意味著你應該在同一堂課中學習數學和歷史? 好吧,我認為這可能會有點令人不堪,就像同時用兩個消防水管灌輸一樣。
在這裡,我們正在討論將挑戰性的信息(對你來說是全新的)與小故事,以及一些或許對你來說是新的,但不需要太大挑戰的資訊交錯著來學習。這也是為什麼我偶爾會插入一些關於我的英國鬥犬、學習神經解剖學或其他類似話題的小故事。這不僅是為了提供一個休息的時刻,而是提供一些與今天我們所談論的主題相關但不屬於核心內容的例子,這些主題全是關於如何最佳地學習和研究。
好吧,我知道你們中的許多人已經不再是學生了,雖然有些人仍然是。但在很多方面,我們都是學生。我們不斷接觸到世界上各種各樣的信息,真幸運的是,我們並不總是記得全部內容。但當然,還是有一些信息是我們希望記住的,我們真的希望在記憶中鞏固這些信息並能夠掌握它。
早些時候我說過,我會區分不熟練、熟練掌握和精湛技藝,現在我會這樣做。不熟練顯然意味著我們對信息的理解有限,更不用說使用信息的能力了;而熟練通常意味著我們知道並能夠基本或甚至以進階的方式識別和使用信息;掌握通常意味著在某個特定領域,我們擁有幾乎全部的知識深度,並能夠相當靈活地運用它。而精湛技藝,至少在我對精湛技藝的定義中,是指我們對材料的掌握程度如此之高,以至於我們能夠以那些我們甚至尚未知道如何使用的方式來運用它,這意味著我們能夠在使用這些材料時注入不確定性和自發性。
我在這裡想到偉大的音樂家、優秀的運動員,他們知道所有的劇本,所有的動作,這一切都編織進他們的神經系統中,並且他們隨時能夠運用這些,所以他們確實具備真正的掌握能力。但為了展現他們驚人的能力和精湛技藝,他們積極引入不確定性,即X因素,以至於有時候他們會發現自己在演奏樂器、唱歌、進行運動或數學表現時以某種方式進行,甚至讓自己感到驚訝。
當然,我們對自己這樣的期望是很大的,我想大多數人會滿足於對於他們所關心的事物擁有技能和掌握,如果我們能夠達到精湛技藝,那就太好了。但今天討論的主要點之一是讓你們了解神經可塑性在學習和研究中的背景,以真正理解學習和穩定地鞏固信息的過程,在於抵消遺忘的過程。而測試不僅僅是評估我們知識的工具,更是評估、加強和建立我們知識的工具。
換句話說,測試是一個絕佳的工具,甚至可以說是學習的最佳工具。我認為這是一個重要的重構,其他人已經提出,而我也想在今天的討論中強調、強調和加粗顯示。這是我確實希望自己在教育過程中能夠更多應用的,我計劃在尋求新知識時進一步運用它,無論是在播客和神經科學方面,還是在我生活的其他領域,因為從現有的文獻中,以及希望今天對你們呈現的方式,你們可能會意識到,我們幾乎無限(如果不是說真的無限)地將測試作為學習的工具進行運用,包括自我測試、對他人的測試,以及使用測試來真正探查我們知道的和不知道的東西,並真正抵消遺忘的過程。
從這個意義上來說,這與我們對神經可塑性的了解非常契合,這也是我們可以自由運用的,並且你也可以隱秘地運用它,應用於你自己的尋求知識和新技能的過程中,不論是在課堂上還是其他地方。
如果你正在從這個播客中學習或享受它,請訂閱我們的YouTube頻道。這是一個絕佳的零成本支持我們的方式。另一個絕佳的零成本支持我們的方法是關注我們在Spotify和Apple上的播客。在Spotify和Apple上,你可以給我們留下最多五顆星的評論。請查看在今天節目的開始和過程中提到的贊助商。這是支持這個播客的最佳方式。
如果你對我有問題或對播客、嘉賓或想要我考慮的主題有任何評論,請在YouTube的評論區中留下這些意見。我會閱覽所有的評論。對於那些還不知道的人,我有一本新書即將發行。這是我第一本書,名為《人體的協議與操作手冊》。這是一本我已經工作了五年以上、基於30多年研究經驗的書,涵蓋了從睡眠、運動到與專注及動機相關的壓力控制協議。當然,我提供了書中所有協議的科學依據。這本書現在可以通過presale@protocolsbook.com預購。在那裡,你可以找到各種供應商的鏈接,選擇你最喜歡的。再次強調,這本書名為《人體的協議與操作手冊》。
如果你還沒有在社交媒體上關注我,我在所有社交媒體平台上都是Huberman Lab。所以在Instagram、前推特(ex)、Threads、Facebook和LinkedIn上。我在所有這些平台上涵蓋了科學和與科學相關的工具,其中一些內容與Huberman Lab播客的內容重疊,但大部分內容則與Huberman Lab播客的內容是不同的。再次強調,所有社交媒體渠道上的名稱是Huberman Lab。
如果您尚未訂閱我們的神經網絡新聞通訊,我們的神經網絡新聞通訊是每月零成本的新聞通訊,包含一到三頁的 PDF 協議,描述如優化睡眠、如何優化多巴胺、故意暴露於寒冷環境等主題。我們有一個基礎健身協議,描述了抗阻訓練、組數和重複次數,還有科學研究支持的心血管訓練,以及與神經可塑性和學習相關的協議。再重申一次,您可以完全免費地找到所有這些內容,只需訪問 HubermanLab.com,點擊右上角的菜單標籤,向下滾動到新聞通訊,輸入您的電子郵件,我們不會與任何人分享您的電子郵件。再次感謝您加入我們今天有關學習與學習的討論,最後但同樣重要的是,感謝您對科學的興趣。
[音樂]

In this episode, I discuss science-supported protocols to optimize your depth and rate of learning of material and skills. I explain the neurobiology of learning and neuroplasticity and how correctly timed, self-directed test-taking can be leveraged to improve learning and prevent forgetting. 

I discuss the study habits of the most successful learners, ways to limit distractions, how to set study goals, and how tests can be used as tools to learn, not just as a means for evaluating one’s mastery of learned material. A surprising aspect of tests, specifically self-testing soon after exposure to new material, is that they can significantly improve your ability to learn, apply, and maintain new knowledge. I also discuss tools to improve focus and alertness while studying.

By the end of this episode, you will have learned various science-supported actionable tools you can use to better learn, remember, and apply new information.

Access the full show notes, including referenced articles, books, people mentioned, and additional resources at hubermanlab.com.

Andrew’s New Book

Protocols: An Operating Manual for the Human Body: https://protocolsbook.com

Thank you to our sponsors

AG1: https://drinkag1.com/huberman 

Eight Sleep: https://eightsleep.com/huberman 

BetterHelp: https://betterhelp.com/huberman 

Waking Up: https://wakingup.com/huberman 

LMNT: https://drinklmnt.com/huberman 

Timestamps

00:00:00 Improve Studying & Learning

00:02:11 Sponsors: Eight Sleep, BetterHelp & Waking Up

00:06:45 Offsetting Forgetting

00:08:22 Learning & Neuroplasticity

00:13:06 Periodic Testing

00:16:09 Focus & Alertness, Sleep, Tool: Active Engagement

00:21:37 Tool: Improve Focus, Mindfulness Meditation, Perception Exercise

00:24:38 Sleep & Neuroplasticity, Tool: Non-Sleep Deep Rest (NSDR)

00:28:29 Tools: Study Habits of Successful Students

00:36:21 Sponsor: AG1

00:37:33 Studying & Aspiration Goals; Challenging Material

00:42:54 Tool: Testing as a Learning Tool

00:48:23 Self-Testing, Repeated Testing

00:55:29 Testing Yourself & Knowledge Gaps

01:01:11 Sponsor: LMNT

01:02:23 New Material & Self-Test Timing

01:07:21 Familiarity vs Mastery

01:10:55 Self-Testing & Offsetting Forgetting

01:15:53 Best Type of Self-Tests; Phone & Post-Learning Distractions

01:22:03 Tool: Gap Effects; Testing as Studying vs. Evaluation

01:25:40 Tool: Emotion & Learning, PTSD, Deliberate Cold Exposure, Caffeine

01:33:28 Tool: Interleaving Information; Unskilled, Mastery & Virtuosity

01:39:10 Zero-Cost Support, YouTube, Spotify & Apple Follow & Reviews, Sponsors, YouTube Feedback, Protocols Book, Social Media, Neural Network Newsletter

Disclaimer

Leave a Comment