AI transcript
0:00:08 How do you not procrastinate?”
0:00:11 And I always look at that and say, “I’m not the guy to tell you how to do that because
0:00:15 procrastination in my mind is a bit of a tool.”
0:00:19 As you said, there’s different types of procrastination that I notice myself doing.
0:00:24 One of them is when I get stuck on something and I find myself picking up my phone as if
0:00:25 I’m a man possessed.
0:00:29 I literally, what I’ll do is I’ll be in the middle of work and then the next thing,
0:00:30 I’m on Instagram.
0:00:32 And I’m like, “How did that happen?”
0:00:37 “Oh yeah, because the part in this piece of work you’ve got to is psychologically difficult
0:00:38 for some reason.
0:00:39 I don’t feel prepared or whatever.”
0:00:45 And then the other thing I notice myself procrastinating on is just when I’m thinking through something,
0:00:48 I’ll end up just walking around the house, I’ll end up cleaning, doing the dishes or
0:00:52 whatever and then coming back to the piece of work later.
0:00:53 But I would say that I’m definitely a procrastinator.
0:00:59 That’s so interesting and I think, let’s be clear, I’m not encouraging people to procrastinate
0:01:00 more.
0:01:01 That’s not the goal here.
0:01:05 The goal is just to normalize procrastination and say, “It’s a natural part of the creative
0:01:06 process.
0:01:07 Everybody does it sometimes.”
0:01:12 And even though you expect it to be counterproductive, in certain situations it can actually lead
0:01:17 you to better ideas and I think there’s maybe a myth worth busting here.
0:01:22 Research led by Fuchsia Sirwa has shown that we don’t procrastinate for the reasons
0:01:23 we think we do.
0:01:25 So a lot of people think I’m being lazy.
0:01:27 I’m avoiding effort.
0:01:28 What’s wrong with me?
0:01:29 Why don’t I want to work hard?
0:01:32 But it turns out it’s not hard work that you’re avoiding when you procrastinate.
0:01:36 It’s negative emotions, unpleasant feelings.
0:01:43 You are avoiding a set of tasks that makes you feel frustrated, confused, bored, anxious.
0:01:46 A lot of procrastination is driven by fear.
0:01:47 I don’t know if I can do this.
0:01:51 I’m not sure if I’m up to the challenge and so I put it off and I think one of the best
0:01:56 ways to manage that is to ask what are the tasks that you consistently procrastinate on?
0:02:01 What negative emotions are they stirring up and then how do you change those?
0:02:02 What do you procrastinate on?
0:02:06 I procrastinate a lot on editing actually and revising.
0:02:07 I love rough drafting.
0:02:09 It feels very creative for me.
0:02:12 It’s fun to figure out what is the best evidence say?
0:02:15 How do I tell the story that brings the evidence to life?
0:02:21 And then the process of tinkering to get each sentence just right, it bores me and so I
0:02:25 put it off and I had to figure out how do I make that more interesting in order to stop
0:02:28 procrastinating altogether on it.
0:02:29 And how did you do that?
0:02:36 Well, one of the things I did was one of my goals in my recent writing was to try to get
0:02:38 less abstract and more concrete.
0:02:42 And so what I started doing was I started rewriting paragraphs in the voices of my
0:02:45 favourite fiction authors, which was such a fun experiment.
0:02:49 So how is Stephen King write this paragraph?
0:02:54 How would Maggie Smith, an amazing poet, how would she write these sentences?
0:02:57 And that made it a creative exercise again.
0:03:01 As I was doing my research ahead of this conversation, I was watching your TED talk.
0:03:04 And one of the things that really stood out to me in your TED talk was where you start
0:03:06 talking about internet browsers.
0:03:11 I immediately checked which browser I was using and I was using Google Chrome.
0:03:12 There you go.
0:03:18 And that’s the case that people who you can tell someone’s, I guess, creativity, I’m
0:03:23 paraphrasing, I’m putting words in your mouth here, by which internet browser they use.
0:03:25 And there was a really important message in there for me.
0:03:30 So can you tell me about that exactly what the findings can tell us?
0:03:34 Yeah, I was sitting at a conference that helped to organise and this researcher, Michael
0:03:37 Hausmann, is giving a presentation.
0:03:39 He’s got data from 50,000 people.
0:03:44 And he knows they’re filling out a survey and then he’s tracking their job performance.
0:03:45 Huge range of jobs.
0:03:47 And he knows what web browser they’re on.
0:03:49 It’s one of the automatically collected data points.
0:03:53 And he’s like, I wonder if there’s anything there.
0:03:58 And he finds that he can predict your job performance and also your likelihood of staying
0:04:00 in your job from which web browser you’re using.
0:04:03 And this was so weird.
0:04:07 And he stood up and he said, I don’t know what’s going on here.
0:04:14 But it turns out that Chrome and Firefox users are on average better performers and they stick
0:04:19 around longer than if you’re using Safari or Internet Explorer.
0:04:25 And immediately, I had a hunch, I’d been studying initiative and proactivity and being
0:04:27 an original thinker.
0:04:31 And what hit me was Internet Explorer and Safari are the defaults.
0:04:35 They came pre-installed on your phone or your computer.
0:04:39 In order to get Chrome or Firefox, you had to question the default and say, huh, I wonder
0:04:42 if there’s a better browser and take a little bit of initiative.
0:04:46 And so I started proposing this and people are like, great.
0:04:49 So if I download a better browser, I’m going to be better at my job.
0:04:50 No, no.
0:04:51 It’s not about the browser.
0:04:55 It’s about the resourcefulness to say you want to be the kind of person who questions
0:04:58 the default and asks if there’s a better way.
0:05:03 And I think what happens is in people’s jobs, I’ve gone on to study this with some colleagues,
0:05:09 the kind of person who upgrades their browser is also kind of the kind of person who asks,
0:05:12 is there a more creative way to do my job?
0:05:15 Can I reinvent the way that we work together?
0:05:20 And that ultimately not only makes you better at your job, it also helps you create a job
0:05:22 that you want to stay in.
0:05:23 It makes sense.
0:05:30 And so on an ongoing basis, I’m only going to hire people who have Mozilla Firefox or
0:05:31 Chrome installed on their browser.
0:05:33 It should be an interview question.
0:05:34 I don’t know if I would go that far.
0:05:35 No, you said it.
0:05:36 So I’m going to do it.
0:05:42 I think it’s a fun question to say, okay, let’s not limit it to the browser, but talk
0:05:46 to me about how you’ve challenged the status quo in the past.
0:05:51 Yeah, it’s a really good question.
0:05:55 When we think about originals, who are the sort of landmark originals of our time in
0:05:57 your mind?
0:05:59 What domain do we want to talk about?
0:06:01 Are we talking tech and business?
0:06:02 Tech and business.
0:06:03 Let’s go for that.
0:06:05 It’s hard not to put Elon Musk on that list.
0:06:12 You can love him or hate him, but when it comes to dreaming up the vision and also taking
0:06:19 the initiative then to try to make us a multi-planetary species with SpaceX and build reusable rockets,
0:06:25 which NASA had never really thought to do, moving us into an all-electric car future.
0:06:29 I think there are a lot of things to complain about with Elon’s leadership and decision-making
0:06:34 and the way he communicates on the platform, formerly known as Twitter, but I think he’s
0:06:35 an original.
0:06:36 No doubt about it.
0:06:39 How does he fit your profile of an original?
0:06:44 I think he fits first and foremost because he challenges the status quo would be the
0:06:45 beginning.
0:06:50 Then secondly, I think he’s relentless in trying to make his vision a reality, which
0:06:58 is, I think, something that’s driving some of his former fans crazy right now.
0:07:02 Some people might say, “Well, he was like a child prodigy or he was a child genius.
0:07:04 That’s why he’s so great.”
0:07:06 Do you agree with that statement or do you dispute it?
0:07:09 I think it’s hard to say in his case.
0:07:13 My job as a social scientist is to ask, “What does the evidence tell us about child prodigies?”
0:07:20 It turns out we overestimate them in a lot of cases because once something comes naturally
0:07:25 to you, you often have a hard time thinking about it in original ways.
0:07:32 You see kids, for example, who can play a Mozart sonata at age four and they drill over
0:07:36 and over again and they’re amazingly fast learners.
0:07:38 Practice does make perfect, but it doesn’t make new.
0:07:41 They don’t learn how to write their own original scores.
0:07:44 They don’t get experienced with failure, with trial and error.
0:07:48 They don’t take enough risk to figure out, “How do I invent something that’s never existed
0:07:50 before?”
0:07:55 That’s not true in every case, but it is empirically true that most child prodigies
0:07:58 do not become known as adult geniuses.
0:08:02 I think that’s in part because they don’t learn to stretch their creative muscles.
0:08:06 Because they’re overwhelmingly talented, so they don’t need to put in the hard graft
0:08:10 that others do and they don’t need to fight for new information in the same way that others
0:08:11 do.
0:08:15 In some cases, they get rewarded over and over again for basically just mastering the
0:08:18 way everyone else has always done it.
0:08:21 They don’t learn to break free from the mold.
0:08:26 These adult geniuses then, what is it that they have that child prodigies don’t?
0:08:35 A lot of it is what I’ve come to think of as character skills, which is a set of capabilities
0:08:37 to put your principles into practice.
0:08:41 There are often people with hidden potential.
0:08:42 They may not be naturals at first.
0:08:49 They could be underdogs or late bloomers or slow learners, but they are obsessive about
0:08:53 making themselves uncomfortable, saying, “If I only play to my strengths, then I’m never
0:08:57 stretching myself and I’m not taking on enough new challenges.”
0:09:00 There’s a bunch of research to suggest they’re like sponges.
0:09:05 They’re soaking up lots of information and then trying to filter what’s helpful in and
0:09:10 then kind of rule out what’s harmful.
0:09:16 What I’ve come to think of is imperfectionists, which is they’re really careful and disciplined
0:09:21 about saying, “When is it important to aim for the best and when is it okay to look for
0:09:23 good enough?”
0:09:27 Perfectionism is a topic people talk about a lot, and I think it seems to me that everybody
0:09:31 wants to be considered a perfectionist, as if being a perfectionist is better, because
0:09:33 what does that say about my values?
0:09:37 It means that I really care about things being great, it therefore means, by way of that,
0:09:42 that I think I produce great things, and saying you’re a perfectionist is almost like saying
0:09:48 I make great work, but you’re saying that there are often times where it’s better to
0:09:52 be an imperfectionist, that the judgment of knowing when something is good enough.
0:09:58 Yeah, I think you’re onto something here, so when you have to answer that annoying job
0:10:00 interview question, “What’s your greatest weakness?”
0:10:02 It’s everyone’s favorite answer.
0:10:05 I’m too much of a perfectionist.
0:10:10 It’s like Michael Scott from the American office, like, “I have weaknesses as a leader,
0:10:13 I work too hard, and I care too much.”
0:10:18 People do think that perfectionism is ultimately more of an asset than a liability, and that’s
0:10:22 why they try to get away with that in the weakness question.
0:10:24 The evidence tells a really different story.
0:10:29 Research led by Tom Curran here in the UK shows that perfectionism is not all it’s cracked
0:10:30 up to be.
0:10:33 It’s a risk factor for burnout.
0:10:37 It also, if you look at the best evidence available, perfectionists do get better grades
0:10:42 in school, but they don’t actually perform any better in their jobs.
0:10:43 Why?
0:10:47 I think the jury’s still out, but my hunch based on the evidence that’s been gathered
0:10:53 so far is that perfectionists are good at school because they know exactly what’s going
0:10:55 to be on the test.
0:11:01 They can cram and memorize until they’re prepared to ace the material.
0:11:03 The real world is much more ambiguous.
0:11:06 You don’t know exactly what’s going to show up in your performance review.
0:11:10 It’s not entirely clear what work is going to be valued, and perfectionists are terrified
0:11:12 of failure.
0:11:13 They don’t want any flaws.
0:11:15 They don’t want any defects.
0:11:19 They want to avoid every mistake, and so they don’t take enough risks.
0:11:23 They focus very narrowly on the things they know they can excel at, and they don’t end
0:11:25 up growing and evolving and improving enough.
0:11:28 (upbeat music)
0:11:30 (upbeat music)
Tôi không chắc mình có đủ khả năng để đối mặt với thử thách này, vì vậy tôi đã trì hoãn và tôi nghĩ một trong những cách tốt nhất để quản lý điều đó là hỏi những nhiệm vụ nào mà bạn thường xuyên trì hoãn? Những cảm xúc tiêu cực nào đang được khơi dậy và sau đó bạn thay đổi chúng như thế nào? Bạn trì hoãn điều gì? Tôi thực sự trì hoãn rất nhiều trong việc chỉnh sửa và sửa đổi. Tôi thích viết nháp. Nó mang lại cho tôi cảm giác rất sáng tạo. Thật thú vị khi tìm ra bằng chứng tốt nhất là gì? Làm thế nào tôi kể câu chuyện mang lại sức sống cho bằng chứng đó? Và sau đó là quá trình chỉnh sửa để có được từng câu chữ hoàn hảo, điều đó làm tôi chán nản và vì vậy tôi đã trì hoãn và tôi phải tìm ra cách làm cho nó thú vị hơn để ngừng hoàn toàn việc trì hoãn. Và bạn đã làm điều đó như thế nào? Một trong những điều tôi đã làm là một trong những mục tiêu trong việc viết gần đây của tôi là cố gắng trở nên ít trừu tượng hơn và cụ thể hơn. Vì vậy, những gì tôi bắt đầu làm là tôi bắt đầu viết lại các đoạn văn theo giọng điệu của những tác giả tiểu thuyết yêu thích của tôi, điều này thật sự là một thử nghiệm thú vị. Vậy Stephen King sẽ viết đoạn văn này như thế nào? Maggie Smith, một nhà thơ tuyệt vời, cô ấy sẽ viết những câu này như thế nào? Và điều đó đã biến nó thành một bài tập sáng tạo một lần nữa. Khi tôi đang thực hiện nghiên cứu trước cuộc trò chuyện này, tôi đã xem bài TED talk của bạn. Và một trong những điều nổi bật với tôi trong bài TED talk của bạn là khi bạn bắt đầu nói về các trình duyệt internet. Tôi ngay lập tức kiểm tra trình duyệt mà tôi đang sử dụng và tôi đang sử dụng Google Chrome. Đó là điều đó. Và đó là trường hợp mà bạn có thể nói về sự sáng tạo của một người, tôi đoán, tôi đang diễn đạt lại, tôi đang đặt từ vào miệng bạn ở đây, bằng cách họ sử dụng trình duyệt internet nào. Và có một thông điệp rất quan trọng trong đó đối với tôi. Vậy bạn có thể nói cho tôi biết chính xác những phát hiện đó có thể cho chúng ta biết điều gì không? Vâng, tôi đã ngồi tại một hội nghị mà tôi đã giúp tổ chức và nhà nghiên cứu này, Michael Hausmann, đang trình bày. Anh ấy có dữ liệu từ 50.000 người.
Và anh ấy biết họ đang điền vào một cuộc khảo sát và sau đó anh ấy theo dõi hiệu suất công việc của họ.
Một loạt công việc rất lớn.
Và anh ấy biết họ đang sử dụng trình duyệt web nào.
Đó là một trong những điểm dữ liệu được thu thập tự động.
Và anh ấy nghĩ, tôi tự hỏi liệu có điều gì ở đây không.
Và anh ấy phát hiện ra rằng anh ấy có thể dự đoán hiệu suất công việc của bạn và cũng như khả năng bạn sẽ ở lại công việc của mình dựa trên trình duyệt web bạn đang sử dụng.
Và điều này thật kỳ lạ.
Và anh ấy đứng dậy và nói, tôi không biết điều gì đang xảy ra ở đây.
Nhưng hóa ra rằng người dùng Chrome và Firefox trung bình có hiệu suất tốt hơn và họ ở lại lâu hơn so với khi bạn sử dụng Safari hoặc Internet Explorer.
Và ngay lập tức, tôi có một linh cảm, tôi đã nghiên cứu về sự chủ động và tính sáng tạo và việc trở thành một người suy nghĩ độc lập.
Điều khiến tôi chú ý là Internet Explorer và Safari là mặc định.
Chúng được cài sẵn trên điện thoại hoặc máy tính của bạn.
Để có được Chrome hoặc Firefox, bạn phải đặt câu hỏi về mặc định và nói, ồ, tôi tự hỏi liệu có một trình duyệt tốt hơn không và có một chút chủ động.
Và vì vậy tôi bắt đầu đề xuất điều này và mọi người nói, tuyệt vời.
Vậy nếu tôi tải xuống một trình duyệt tốt hơn, tôi sẽ làm tốt hơn trong công việc của mình.
Không, không.
Không phải là về trình duyệt.
Mà là về sự khéo léo để nói rằng bạn muốn trở thành người đặt câu hỏi về mặc định và hỏi liệu có cách nào tốt hơn không.
Và tôi nghĩ điều xảy ra là trong công việc của mọi người, tôi đã tiếp tục nghiên cứu điều này với một số đồng nghiệp, kiểu người nâng cấp trình duyệt của họ cũng là kiểu người hỏi, có cách nào sáng tạo hơn để làm công việc của tôi không?
Tôi có thể tái tạo cách mà chúng ta làm việc cùng nhau không?
Và điều đó cuối cùng không chỉ giúp bạn làm tốt hơn trong công việc, mà còn giúp bạn tạo ra một công việc mà bạn muốn ở lại.
Điều đó thật hợp lý.
Và vì vậy, trên cơ sở liên tục, tôi chỉ tuyển dụng những người có Mozilla Firefox hoặc Chrome được cài đặt trên trình duyệt của họ.
Đó nên là một câu hỏi phỏng vấn.
Tôi không biết liệu tôi có đi xa đến vậy không.
Không, bạn đã nói điều đó. Vì vậy, tôi sẽ làm điều đó.
Tôi nghĩ đây là một câu hỏi thú vị để nói rằng, được rồi, hãy không giới hạn nó ở trình duyệt, mà hãy nói với tôi về cách bạn đã thách thức hiện trạng trong quá khứ.
Vâng, đó là một câu hỏi rất hay.
Khi chúng ta nghĩ về những người sáng tạo, ai là những người sáng tạo nổi bật của thời đại chúng ta trong suy nghĩ của bạn?
Chúng ta muốn nói về lĩnh vực nào?
Chúng ta đang nói về công nghệ và kinh doanh?
Công nghệ và kinh doanh.
Hãy đi theo hướng đó.
Thật khó để không đưa Elon Musk vào danh sách đó.
Bạn có thể yêu thích hoặc ghét ông ấy, nhưng khi nói đến việc mơ ước về tầm nhìn và cũng như thực hiện sáng kiến để cố gắng biến chúng ta thành một loài đa hành tinh với SpaceX và xây dựng tên lửa tái sử dụng, điều mà NASA chưa bao giờ thực sự nghĩ đến, đưa chúng ta vào một tương lai xe điện hoàn toàn.
Tôi nghĩ có rất nhiều điều để phàn nàn về khả năng lãnh đạo và quyết định của Elon cũng như cách ông ấy giao tiếp trên nền tảng trước đây được gọi là Twitter, nhưng tôi nghĩ ông ấy là một người sáng tạo.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Ông ấy phù hợp với hình mẫu của một người sáng tạo như thế nào?
Tôi nghĩ ông ấy phù hợp trước hết vì ông ấy thách thức hiện trạng, đó sẽ là điều đầu tiên.
Thứ hai, tôi nghĩ ông ấy không ngừng cố gắng biến tầm nhìn của mình thành hiện thực, điều này, tôi nghĩ, đang khiến một số người hâm mộ cũ của ông ấy phát điên ngay bây giờ.
Một số người có thể nói, “Chà, ông ấy giống như một thần đồng hay ông ấy là một thiên tài trẻ em. Đó là lý do tại sao ông ấy vĩ đại như vậy.”
Bạn có đồng ý với tuyên bố đó hay không?
Tôi nghĩ thật khó để nói trong trường hợp của ông ấy.
Công việc của tôi với tư cách là một nhà khoa học xã hội là hỏi, “Bằng chứng cho chúng ta biết gì về những thần đồng trẻ em?”
Hóa ra chúng ta thường đánh giá quá cao họ trong nhiều trường hợp vì một khi điều gì đó đến với bạn một cách tự nhiên, bạn thường gặp khó khăn trong việc suy nghĩ về nó theo những cách sáng tạo.
Bạn thấy những đứa trẻ, ví dụ, có thể chơi một bản sonata của Mozart ở tuổi bốn và chúng luyện tập đi luyện tập lại và chúng là những người học rất nhanh.
Thực hành thì tạo nên sự hoàn hảo, nhưng nó không tạo ra cái mới.
Chúng không học cách viết những bản nhạc gốc của riêng mình.
Họ không có kinh nghiệm với thất bại, với thử nghiệm và sai lầm.
Họ không chấp nhận đủ rủi ro để tìm ra, “Làm thế nào tôi có thể phát minh ra một cái gì đó chưa từng tồn tại trước đây?”
Điều đó không đúng trong mọi trường hợp, nhưng thực tế cho thấy rằng hầu hết các thần đồng trẻ không trở thành những thiên tài trưởng thành.
Tôi nghĩ điều đó một phần là vì họ không học cách phát triển khả năng sáng tạo của mình.
Vì họ quá tài năng, nên họ không cần phải nỗ lực như những người khác và họ không cần phải đấu tranh để có được thông tin mới theo cách mà những người khác làm.
Trong một số trường hợp, họ được thưởng đi thưởng lại chỉ vì đã thành thạo cách mà mọi người vẫn luôn làm.
Họ không học cách thoát ra khỏi khuôn mẫu.
Vậy những thiên tài trưởng thành thì có điều gì mà các thần đồng trẻ không có?
Nhiều điều trong số đó là những gì tôi gọi là kỹ năng nhân cách, đó là một tập hợp các khả năng để đưa các nguyên tắc của bạn vào thực tiễn.
Thường có những người có tiềm năng ẩn giấu.
Họ có thể không phải là người tự nhiên ngay từ đầu.
Họ có thể là những người kém may mắn hoặc phát triển muộn hoặc học chậm, nhưng họ rất quyết tâm làm cho mình cảm thấy không thoải mái, nói rằng, “Nếu tôi chỉ phát huy điểm mạnh của mình, thì tôi sẽ không bao giờ phát triển bản thân và không đón nhận đủ những thách thức mới.”
Có một loạt nghiên cứu cho thấy họ giống như những miếng bọt biển.
Họ hấp thụ rất nhiều thông tin và sau đó cố gắng lọc ra những gì hữu ích và loại bỏ những gì có hại.
Những gì tôi nghĩ đến là những người không hoàn hảo, tức là họ rất cẩn thận và kỷ luật trong việc nói rằng, “Khi nào là quan trọng để nhắm đến điều tốt nhất và khi nào là chấp nhận điều đủ tốt?”
Chủ nghĩa hoàn hảo là một chủ đề mà mọi người thường nói đến, và tôi nghĩ dường như ai cũng muốn được coi là một người cầu toàn, như thể việc trở thành một người cầu toàn là tốt hơn, vì điều đó nói lên giá trị của tôi.
Điều đó có nghĩa là tôi thực sự quan tâm đến việc mọi thứ phải tuyệt vời, do đó, điều đó có nghĩa là, bằng cách đó,
Tôi nghĩ rằng tôi tạo ra những điều tuyệt vời, và việc nói rằng bạn là một người cầu toàn gần như giống như việc nói rằng tôi làm việc xuất sắc, nhưng bạn đang nói rằng thường thì tốt hơn khi là một người không cầu toàn, rằng có sự phán đoán trong việc biết khi nào thì một điều gì đó đủ tốt. Vâng, tôi nghĩ bạn đang đi đúng hướng ở đây, vì vậy khi bạn phải trả lời câu hỏi phỏng vấn xin việc khó chịu đó, “Điểm yếu lớn nhất của bạn là gì?” Đây là câu trả lời yêu thích của mọi người. Tôi là một người cầu toàn quá mức. Nó giống như Michael Scott trong bộ phim “The Office” phiên bản Mỹ, như kiểu, “Tôi có những điểm yếu như một nhà lãnh đạo, tôi làm việc quá chăm chỉ và tôi quan tâm quá nhiều.” Mọi người thực sự nghĩ rằng chủ nghĩa cầu toàn cuối cùng là một tài sản hơn là một gánh nặng, và đó là lý do tại sao họ cố gắng thoát khỏi điều đó trong câu hỏi về điểm yếu. Bằng chứng cho thấy một câu chuyện rất khác. Nghiên cứu do Tom Curran dẫn đầu tại Vương quốc Anh cho thấy rằng chủ nghĩa cầu toàn không hoàn toàn như những gì người ta nghĩ. Nó là một yếu tố rủi ro cho sự kiệt sức. Nếu bạn nhìn vào bằng chứng tốt nhất có sẵn, những người cầu toàn có điểm số tốt hơn ở trường, nhưng họ không thực sự làm việc tốt hơn trong công việc của mình. Tại sao? Tôi nghĩ rằng vẫn còn tranh cãi, nhưng cảm giác của tôi dựa trên bằng chứng đã được thu thập cho đến nay là những người cầu toàn giỏi ở trường vì họ biết chính xác những gì sẽ có trong bài kiểm tra. Họ có thể nhồi nhét và ghi nhớ cho đến khi họ sẵn sàng để vượt qua môn học. Thế giới thực thì mơ hồ hơn nhiều. Bạn không biết chính xác điều gì sẽ xuất hiện trong đánh giá hiệu suất của bạn. Không hoàn toàn rõ ràng công việc nào sẽ được đánh giá cao, và những người cầu toàn thì rất sợ thất bại. Họ không muốn có bất kỳ khuyết điểm nào. Họ không muốn có bất kỳ sai sót nào. Họ muốn tránh mọi sai lầm, vì vậy họ không dám mạo hiểm đủ. Họ tập trung rất hẹp vào những điều mà họ biết họ có thể xuất sắc, và họ không phát triển, tiến bộ và cải thiện đủ. (nhạc vui vẻ) (nhạc vui vẻ)
我認為這是一個有趣的問題,讓我們不僅限於瀏覽器,而是談談你過去是如何挑戰現狀的。
是的,這是一個非常好的問題。
當我們談到原創作品時,在你心中,誰是我們這個時代的標誌性原創?
我們想探討哪個領域?
我們是談技術和商業嗎?
技術和商業。
那就朝這個方向發展吧。
很難不把埃隆·馬斯克列入這個名單。
你可以喜歡他或討厭他,但當涉及到構思願景並主動嘗試使我們成為一個多行星物種,通過SpaceX建造可重複使用的火箭,這是NASA從未真正想過的,還有將我們推向全電動車的未來時,我認為有很多人對埃隆的領導和決策方式以及他在之前的推特平台上交流的方式會有很多抱怨,但他無疑是一個原創。
這毫無疑問。
他怎麼符合你對原創者的定義?
我認為他首先符合的原因是,他挑戰現狀,這是開始。
其次,我認為他在努力將他的願景變為現實方面不屈不撓,這一點我覺得現在正讓他的一些前粉絲非常瘋狂。
有人可能會說:「好吧,他就像是一位神童或者他是一位兒童天才,這就是他如此優秀的原因。」
你同意這種說法嗎,還是你對此有異議?
我認為在他的案例中很難下結論。
作為一名社會科學家的我的工作是問:「證據告訴我們有關神童的什麼?」
結果證明我們在很多情況下高估了他們,因為一旦某樣東西對你來說是自然而然的,你往往很難以原創的方式來思考。
例如,你會看到一些四歲的孩子能演奏莫札特的奏鳴曲,他們不斷練習,並且學習速度驚人。
練習確實能造就完美,但卻無法創造新事物。
他們不會學會自己寫原創的樂譜。
他們沒有經歷失敗和反覆試驗的經驗。
他們沒有冒足夠的風險去弄明白「我怎樣才能發明一些從未存在過的東西?」
這在每個案例中並不成立,但實證上,大多數神童在成人後不會被認為是天才。
我認為這部分是因為他們沒有學會鍛鍊他們的創造力。
因為他們才華橫溢,所以不需要像其他人那樣為辛勤工作付出努力,也不需要以其他人同樣的方式去爭取新信息。
在某些情況下,他們因為基本上掌握了每個人一直做的事情而不斷獲得獎勵。
他們沒有學會打破常規。
那麼,這些成人天才擁有的一些特質是神童所沒有的呢?
很多時候,我將其視為性格技能,這是一組將你的原則付諸實踐的能力。
他們通常是有潛力但未被發掘的人。
他們可能一開始並不是天生就會的。
他們可能是落後者、晚開花者或慢學者,但他們對讓自己感到不舒服有著強烈的執著,並說:「如果我只發揮優勢,那麼我就永遠無法挑戰自己,也無法迎接足夠的新挑戰。」
有一系列的研究表明,他們就像海綿一樣。
他們吸收了大量的信息,然後嘗試篩選出有幫助的信息,並排除有害的信息。
我將其稱為不完美主義者,他們非常小心和有紀律地說:「什麼時候重要的是努力追求最佳,什麼時候可以追求足夠好的?」
完美主義是人們經常討論的主題,我認為似乎每個人都想被認為是一個完美主義者,仿佛成為完美主義者更好,因為這對我的價值觀有什麼意義?
這意味著我真的很在乎事情做得很好,因此意味著,通過這點,我認為我能創造出偉大的作品,說自己是完美主義者幾乎就像是在說我創造了偉大的作品,但你也在說,常常有時候不完美主義者會更好,能做出判斷知道什麼時候足夠好。
是啊,我覺得你說的有道理,所以當你不得不回答那個令人厭煩的面試問題,「你最大的弱點是什麼?」
這是每個人最喜歡的回答。
我太完美主義了。
這就像美國《辦公室》中的邁克爾·史考特一樣,「我作為一個領導者有弱點,我工作太努力了,我關心太多了。」
人們確實認為完美主義最終是一種資產,而非負擔,這就是為什麼他們試圖在弱點問題中逃避這一點。
所獲證據則告訴了我們一個截然不同的故事。
由托姆·柯蘭領導的研究顯示在英國,完美主義並不是它所包裝的那樣好。
它是倦怠的風險因素。
如果你查看最佳的可用證據,完美主義者在學校的成績確實比其他人好,但他們在工作中表現卻沒有任何好於他人的地方。
為什麼?
我認為這個問題的答案還未確定,但根據目前收集到的證據,我的直覺是,完美主義者在學校表現良好是因為他們確切知道考試上會有什麼。
他們可以死記硬背,直到為測驗做好充分準備。
而現實世界則更加模糊。
你並不知道你的表現評估中會出現什麼。
不完全清楚什麼樣的工作會被重視,而完美主義者則對失敗感到恐懼。
他們不想有任何瑕疵。
他們不想有任何缺陷。
他們想避免每一個錯誤,因此他們不冒足夠的風險。
他們非常狹隘地專注於他們知道自己可以擅長的事情,因此他們沒有真正地成長、進化和改進。
(輕快音樂)
(輕快音樂)
According to Adam, procrastination is a natural part of the creative process, and rather than a method of avoiding hard work, it is a defence mechanism. Procrastination can be a method of protecting yourself against what you find to be psychologically challenging, or a way to avoid negative emotional feelings such as confusion, boredom, anxiety and fear. In order to beat procrastination, Adam says that you need to identify what negative emotions are stirred up by tasks that you consistently put off. Once you have identified these you can then change them by reframing them into a more interesting challenge.
Listen to the full episode here:
Spotify- https://g2ul0.app.link//vmPPQfk3rMb
Apple – https://g2ul0.app.link//1rhbS0d3rMb
Watch the Episodes On Youtube – https://www.youtube.com/c/%20TheDiaryOfACEO/videos
Adam: https://adamgrant.net/