AI transcript
0:00:05 I’m going to be honest with you, we’re bringing in $9-$10 million a week.
0:00:09 I was arrested 18 times and I saw guys that died for the wrong reasons.
0:00:12 But I’ll tell you one thing, Steve, you’re not going to want to hear this.
0:00:13 But it’s the truth.
0:00:18 Michael Franzese, one of the highest earning mafia members, turned motivational speaker
0:00:23 who was sharing the ruthless lessons he learned about business, leadership and resilience.
0:00:25 So there’s two levels in that life.
0:00:30 You’re either a racketeer or you’re a gangster and I was a racketeer, meaning I was elevating
0:00:32 the family by making them money.
0:00:36 I had 18 companies defrauding the government out of tax, bringing in $10 million a week.
0:00:39 I was living a lifestyle in a jet plane, in a helicopter.
0:00:41 What was the most cash you ever saw?
0:00:42 Forty-fifty million.
0:00:43 In cash.
0:00:44 In cash.
0:00:45 Now, you can learn so much from the mafia.
0:00:47 You know, I’ll give you an example.
0:00:48 The art of negotiation.
0:00:51 And this is a tremendous technique to get what you want and I always want.
0:00:53 So here’s what you have to do.
0:00:56 Now, you may be making all this money, but we have rules.
0:00:59 And you don’t violate the rules because the consequences are severe.
0:01:03 There’s a guy that had to kill his father and then a very dear friend of mine.
0:01:07 He did something that was total violation of our life and he ended up getting killed.
0:01:11 But the one thing that really hurt me bad, my dad had a powerful position in the mafia
0:01:13 and he’d betrayed me.
0:01:14 That was rough.
0:01:18 Steve, the thing is I’ve done a lot of bad things in my life, but it’s not the path that
0:01:19 I wanted to take.
0:01:21 I realized, yeah, I got to get away from this.
0:01:25 Like, you don’t walk away from this life, there’s not a lot to do that.
0:01:26 When does it all come crashing down for you?
0:01:35 This is a sentence I never thought I’d say in my life.
0:01:38 We’ve just hit seven million subscribers on YouTube and I want to say a huge thank
0:01:44 you to all of you that show up here every Monday and Thursday to watch our conversations.
0:01:48 From the bottom of my heart, but also on behalf of my team, who you don’t always get to meet,
0:01:52 there’s almost 50 people now behind the Diary of a CEO that work to put this together.
0:01:54 So from all of us, thank you so much.
0:01:58 We did a raffle last month and we gave away prizes for people that subscribed to the show
0:02:02 up until seven million subscribers and you guys loved that raffle so much that we’re
0:02:03 going to continue it.
0:02:08 So every single month, we’re giving away money, can’t buy prizes, including meetings with
0:02:13 me, invites to our events and a thousand pound gift vouchers to anyone that subscribes to
0:02:14 the Diary of a CEO.
0:02:17 There’s now more than seven million of you, so if you make the decision to subscribe today,
0:02:19 you can be one of those lucky people.
0:02:20 Thank you from the bottom of my heart.
0:02:22 Let’s get to the conversation.
0:02:29 Michael, who are you?
0:02:33 Who was I?
0:02:34 Interesting question.
0:02:41 I, um, you know, I have to start with this because you just came right off the bat and
0:02:46 asked me a question that I don’t want to say stumped me, but maybe in a way did.
0:02:51 In the same way that Jordan Peterson did, I’ll tell you why.
0:02:55 Jordan said to me, he said, Michael, you spent 20 years in that life.
0:02:59 Obviously you did some things that were not good.
0:03:03 I said, yeah, well, how’d you do that?
0:03:07 And I said, you know, Jordan, when I had to do something that I was uncomfortable with,
0:03:14 I kind of stepped out of myself, I believe, took care of business and then stepped back
0:03:15 in.
0:03:19 So he looked at me and he said, well, how do you know who the real Michael is?
0:03:23 The guy that stepped out or the guy that’s sitting here in front of me now?
0:03:25 I said, that’s a good question, Jordan.
0:03:31 I said, but, uh, I’ve been this guy for the last almost 30 years.
0:03:34 So hopefully this is the guy.
0:03:36 So you know, who am I?
0:03:42 I mean, I’m a guy that, uh, you know, at a point in time in my life, I was, I was on
0:03:45 the right track, love my dad very much.
0:03:49 And as a result of that, I followed him into this life to try to help him out.
0:03:54 He had a 50 year prison sentence and I thought the only way to help him and he thought the
0:03:59 same was to really get on the street and do some of the work that was necessary to try
0:04:04 to overturn a conviction that he got, wrongful conviction, by the way.
0:04:08 So I became that other guy that was able to, I was going to be a doctor.
0:04:13 I was my, I was a pre-med student when my dad got this 50 year sentence.
0:04:20 So, um, but then I just, I mean, I fell into that life and I, I thought I did a pretty
0:04:26 good job while I was there and I acclimated to it pretty, pretty, you know, easily.
0:04:31 When someone thinks about you joining the mafia, they assume that your home life must
0:04:32 have been a certain way.
0:04:35 You must have had a really, really rough early upbringing.
0:04:37 Is that the case?
0:04:41 You know, um, I had a very strict mother.
0:04:48 I mean, she was 16 when I was born and we had a very turbulent life because of my father’s
0:04:49 involvement in that life.
0:04:55 My father was an extremely high profile guy at that time, major target of law enforcement.
0:05:02 So from the time I was four or five years old, my dad was in and out of jail, going on trial
0:05:04 and we had a lot of turbulence.
0:05:05 They surround us all the time.
0:05:08 So I witnessed all that was part of that.
0:05:13 I don’t know if that contributed to, you know, who I am now.
0:05:15 I don’t know.
0:05:21 I mean, but it certainly, I mean, it had an effect on me at that point in time.
0:05:22 And I hated the police.
0:05:23 I hated the government.
0:05:27 I hated anything about law enforcement because I saw them as the enemy, the way they, you
0:05:32 know, harassing my dad, harassing my family, at least in my view at that point.
0:05:37 So it did shape, you know, my world view of those people at that time.
0:05:39 And they were parked outside your house, I read?
0:05:44 They, we had six or seven different agencies parked around our house.
0:05:49 And every time we left, there was a parade of law enforcement vehicles following us.
0:05:52 I mean, it was that severe with my dad.
0:05:54 I’ve never seen anything like that, quite honestly.
0:05:58 You know, other people have had surveillance, but I guess because I grew up and I witnessed
0:06:01 that I was part of it, but it was so intense with him.
0:06:02 It really was.
0:06:03 Did you know why they were there?
0:06:05 And did you know what your dad was doing?
0:06:09 You know, it was hard not to, although he never sat down with me and said to me, this
0:06:10 is what I’m all about.
0:06:16 It was basically from other people, from what I read and what I witnessed.
0:06:19 So yeah, I mean, I knew what he was about, but I thought it was a good thing.
0:06:24 You know, because, you know, his, his friends came to the house to me.
0:06:28 They were like, Uncle Joe, Uncle this, Uncle that, good people, you know, we’d go out to
0:06:29 the house together.
0:06:31 So I thought it was a good thing at that time.
0:06:33 What was he about?
0:06:34 My dad?
0:06:35 Yeah.
0:06:39 Yeah, a very charismatic guy, you know, a good father.
0:06:40 I mean, he wanted the best for me.
0:06:45 He didn’t want me in this life originally, wanted me to go to school, be a doctor, get
0:06:47 an education, stay off the street.
0:06:52 That was his initial desire for me.
0:06:55 He was a good husband to my mother, I thought at that time.
0:07:01 But you know, we had that other side of him that once or twice growing up, I kind of witnessed
0:07:04 and I saw there was something else, you know, with it.
0:07:05 What did you witness?
0:07:10 You know, I’ll never forget, it was really two things that, that happened.
0:07:12 I was, he was taking me up.
0:07:16 My dad was involved in the music business, so he was taking me into Manhattan to meet
0:07:20 with some of the people, you know, just his daily work.
0:07:24 And along the way he had to stop and he had to meet with somebody.
0:07:28 And I was in the car and two of his guys that I knew very well with, with my dad and they
0:07:30 were talking to this guy and the conversation got very heated.
0:07:35 And I say, my dad really angry, never saw him like that before.
0:07:39 And Steve, I’m not kidding, at least this was a kid’s impression, I was young.
0:07:44 He just picked that guy up by like his throat and had him up against the wall and I saw
0:07:45 the guy was horror-stricken.
0:07:50 I didn’t, I never saw my dad like that before because he didn’t, he didn’t hit us or anything
0:07:51 as kids.
0:07:52 You know, I had brothers and sisters.
0:07:53 He didn’t treat us that.
0:07:54 My mom was tough.
0:07:55 My mom forget it.
0:07:58 She didn’t spare the rob, but my, my dad was not.
0:08:03 So to see him like that, I said, wow, there was really another side of him, you know,
0:08:04 street side of him.
0:08:06 You said there was another experience.
0:08:07 Another experience.
0:08:10 This was, it was kind of funny, but in a way it wasn’t.
0:08:14 We had a carpenter that was working in our house and he was kind of a, his name was Sal
0:08:17 and never forget a big guy, huge guy.
0:08:20 And he would never finish anything on time, the carpentry.
0:08:24 My dad would hire him because he probably didn’t have to pay him much, right?
0:08:29 And my mom was always on him, you know, the guy that comes, he don’t finish the job and
0:08:34 all of that and came to the house once and my dad just, just went off on him, punched
0:08:38 him like in the house and knocked the guy out, you know, in front of all of us.
0:08:40 We were kind of surprised, but he said, don’t blame me.
0:08:42 Your mother’s negging me too much.
0:08:43 I can’t take it.
0:08:44 You know?
0:08:45 It was one of those things.
0:08:49 So those, as a young person, those were the two things that I really witnessed with him.
0:08:52 Those were clues, those were clues of something else.
0:08:57 Those were a window into his other life.
0:08:58 And what was his other life?
0:09:01 What was the reality of his other life as you’ve come to understand it?
0:09:05 Well, you know, the thing in this, this, it’s amazing how you can remember things sometimes
0:09:09 at a young age, but you can’t really put it together.
0:09:10 I have to go back.
0:09:16 The first real incident that I had is, I was probably four years old and we were living
0:09:21 in Brooklyn, but my dad had moved us out, me and my mom to Long Island where my grandparents
0:09:22 were.
0:09:24 We were living in their house for a while.
0:09:28 And I didn’t see my dad for a couple of days, he’s gone.
0:09:33 And then one morning he comes in and my dad had a heavy beard, he hadn’t shaved.
0:09:39 And his right hand man was just standing out on the porch, kind of standing guard.
0:09:40 And my dad came in, hugged my mother.
0:09:44 My mother was a little upset, she was crying, then he came over and hugged me.
0:09:49 I was sitting on the step of my grandmother’s house and saying, “What is this all about?”
0:09:52 He was there for about a half an hour and then he left.
0:09:57 Well, what I didn’t find out until later on, our family, the Colombo family, was at war
0:09:59 at that point.
0:10:02 And so my dad was not at home, it was kind of dangerous to be at home and, you know,
0:10:05 it lasted for a while.
0:10:08 And I didn’t know what that meant at that time.
0:10:12 You know, you look back and you put these things together later on.
0:10:15 It’s really, I would say, it was those three incidents.
0:10:20 But look, my dad was a, you know, he was a captain in that life and then an underboss
0:10:21 in that life.
0:10:24 So he had a very high position, a powerful position, a lot of people around him, a lot
0:10:28 of guys that were subordinate to him.
0:10:30 And you know, he was big time in that life.
0:10:32 He was a captain and an underboss.
0:10:33 Yeah.
0:10:38 I have been trying to understand the structure of a mafia family.
0:10:42 So I printed off this to try and understand it from what I can see.
0:10:45 And I’ll put this on the screen for anyone that’s interested and pin it below.
0:10:51 Is that somewhat accurate in terms of the structure of a mafia family?
0:10:52 Yeah.
0:10:54 Yeah, that’s it.
0:10:58 These are, this is the true rankings.
0:11:03 And that’s the, I mean, there’s a boss and an underboss and a consulier is kind of an
0:11:05 advisor to the boss.
0:11:10 And then you have the top regimes is the real term for it or coppers.
0:11:12 And they are, they’re kind of the street bosses.
0:11:14 They’re in elevated position.
0:11:18 And then you have the soldiers, which is the first official rank.
0:11:23 When you get made, the term is made the night that you take the oath and you become an official
0:11:24 member of that life.
0:11:31 Your rank is a soldier and, and the associates are guys that are around us, but never taken
0:11:32 the oath.
0:11:34 They’re not full-fledged members.
0:11:35 They’re just associates.
0:11:38 So from the bottom up, the bottom level is the associates.
0:11:41 I’m going to repeat this back to you to make sure I’ve got it.
0:11:45 And they’re not, they haven’t taken the oath, so they’ve not become what you call made men.
0:11:50 The soldiers are the first level that have taken the oath.
0:11:56 And they report into capos and the capos report into the underboss.
0:11:59 Capos can go right to the boss also.
0:12:01 And then there’s the boss above the underboss.
0:12:02 Yes.
0:12:03 He’s the boss.
0:12:05 He’s the real ruler of the family.
0:12:08 And your dad became an, an underboss.
0:12:09 Underboss, yes.
0:12:10 So he was one below the, the boss.
0:12:11 Yes.
0:12:13 And you mentioned your family had a certain name.
0:12:14 What was that name?
0:12:15 Colombo.
0:12:16 Colombo.
0:12:17 Yeah.
0:12:20 What is the, because I think I need to understand the kind of history of the mafia to understand
0:12:22 what Colombo is.
0:12:23 Yes.
0:12:27 Well, you know, originated in Italy, obviously, Sicily.
0:12:33 And it was originally just a, a group in Italy that band together to protect their towns
0:12:39 from marauders that were coming in and, and, you know, doing damage in the, in the towns
0:12:41 in the cities.
0:12:47 And eventually for some reason, they started becoming a little bit of a criminal, you know,
0:12:48 body.
0:12:53 And then they migrated many of them to New York, you know, back in 1901, 19, I think the
0:13:00 earliest in the late, late 19, I think it was maybe in 1885 or something like that was when
0:13:04 they first started coming here to the United States, came legally, went to Ellis Island,
0:13:06 came in legally.
0:13:11 And originally the guys that came in, they were just kind of preying on their own people
0:13:17 and in the cities that, you know, they, they got into.
0:13:21 And you know, I can go through all of this, but you go back to the days of Al Capone.
0:13:26 I’m sure you know, you’ve heard that name, who originally came from Brooklyn and went
0:13:28 out to Chicago.
0:13:33 And I always say this, they were obviously involved in criminal activity, you know,
0:13:39 loan shocking, lending money at usurious rates, extorting some of the shop owners, you know,
0:13:44 for protection, getting money out of them, a little bit of the gambling business.
0:13:48 But what really happened, I always say this, it was the government, the United States government
0:13:52 that made the mafia strong in the United States.
0:13:53 And when did they do that?
0:13:55 With prohibition.
0:14:00 Because it was then that the guy, the guys realized, hey, people want this, they want
0:14:01 a drink.
0:14:07 The government is, you know, banning it, but we’re going to allow them to have it.
0:14:12 And so they started to create, they got into the illegal booze business, basically.
0:14:18 And to give the extent to that, in New York state alone, there were 36,000 speakeasies,
0:14:23 which were illegal bars at the time, 36,000 in New York alone.
0:14:25 And the mafia controlled all of them.
0:14:28 And people wanted it, and they gave it to them.
0:14:30 And it was extremely lucrative.
0:14:35 I mean, you’re talking, you know, in today’s money, billions of dollars.
0:14:39 And that’s what started to create this organization.
0:14:46 And then in the ’40s, Lucky Luciano, who again came from Italy, saw that a lot of the guys
0:14:50 were starting to war among each other, was always power and control and money.
0:14:52 And he said, we’re not going to exist.
0:14:53 We’re not going to survive like this.
0:14:57 We have to become an organization, a business.
0:15:03 And he’s the one that created the Mafia Commission and split it up into families.
0:15:07 Actually at that time, there were nine families nationwide.
0:15:09 And they were bosses of each family.
0:15:13 And that’s how this whole structure came about, was in the ’40s.
0:15:17 It was actually him, Meyer Lansky, who played a significant role, even though Meyer Lansky
0:15:22 was not a made guy because he was Jewish and you have to be of Italian descent.
0:15:27 But he was a right-hand man to Lucky Luciano.
0:15:31 And that’s when the mafia really came to be here in the United States.
0:15:36 So the mafia was this one organization, and then Lucky Luciano, did you say?
0:15:37 Yes.
0:15:38 He split it into lots of families.
0:15:39 Correct.
0:15:43 Were those families actually related by blood in any way?
0:15:44 No.
0:15:48 Was it just when you say split it into families, was he essentially just appoint lots of CEOs
0:15:49 to rent different parts of the same organization?
0:15:50 Yeah.
0:15:51 It was called a family.
0:15:55 I mean, you could have called it a group or whatever you wanted to call it, but we called
0:15:57 it families.
0:16:01 And no, they weren’t necessarily related.
0:16:06 And somebody emerged in that group as the top guy, and he officially appointed them as
0:16:08 the boss.
0:16:12 And in order to have a seat on the commission, which was the ruling body of all of these
0:16:17 families nationwide, you had to be the boss or representative of your family that the
0:16:19 boss designated.
0:16:25 And you can then sit on the commission, and the commission allegedly created policy for
0:16:27 all of the families nationwide.
0:16:29 And that’s how it worked.
0:16:30 Allegedly.
0:16:37 Allegedly because, you know, I got to understand that the commission was like the United Nations.
0:16:39 It’s good, you know, and they’re going to create policy.
0:16:43 But really, you can’t tell a boss of his own family what to do.
0:16:45 He has total autonomy.
0:16:51 So it sounded good, and sometimes the commission will make a policy that people will respect.
0:16:54 But if the boss of that family doesn’t want to, they don’t have to.
0:16:57 And how big were the families?
0:17:04 In New York, we had five families, and in each of the total made guys in those families
0:17:07 was about 750 guys.
0:17:12 You know, the Gambino family had about 250 guys, and this is through my era.
0:17:15 Genevieve’s family, 250 guys.
0:17:19 Bonanno family, Colombo family, Lucchesis, we had about a hundred and some odd each.
0:17:21 We were the smaller families.
0:17:26 But you had total about 750 made men, guys that actually took the oath.
0:17:29 And then we had a lot of associates, you know, hundreds.
0:17:33 So we had a big presence, especially in New York.
0:17:37 Did the families fight each other even in New York, were there arguments amongst families?
0:17:40 Prior to the ’40s, yes.
0:17:42 When the commission was created, yes.
0:17:44 They would go to war among each other.
0:17:49 Once that commission was created, there was no wars among the families.
0:17:54 Any time there was a war, it was a civil war, and it was always a war for power.
0:17:58 Our family, the Colombo family, we were one of the more violent, warring families.
0:18:02 We had three wars during my lifetime in the Colombos, and it was always for power.
0:18:03 Who wanted to be the boss?
0:18:05 You don’t have elections.
0:18:06 Somebody wants to take over.
0:18:08 It’s a power struggle.
0:18:10 And however it turns out, it turns out.
0:18:11 Within the family.
0:18:12 Within the family.
0:18:17 Now other families could say, okay, we throw our support behind you, but not with manpower.
0:18:20 It’s, you know, whoever you’re rooting for at that point.
0:18:25 But no, things were solved, you know, once the commission came into place in the family,
0:18:30 things were solved amicably, usually, you know, peacefully.
0:18:32 But there was always a lot of disagreements.
0:18:36 There was a lot of sit-downs, you know, to straighten things out.
0:18:38 We had a lot of that.
0:18:41 You know, I was very active in that life, and I was going to sit down every other day,
0:18:43 you know, trying to resolve something.
0:18:48 Either one of my crazy guys got in trouble, or it was a business situation, was a lot
0:18:50 of that.
0:18:51 What is a sit-down?
0:18:55 I was reading about this in your work, and I found it quite interesting, because I think
0:19:00 sometimes in business as a CEO, maybe we should emulate this idea of having a sit-down.
0:19:03 We have a lot of meetings and a lot of emails and stuff like that, but it seems like you
0:19:05 have a pure way of dealing with things.
0:19:06 We do.
0:19:09 A sit-down was the way we resolved everything, everything.
0:19:10 We sat down.
0:19:11 They were structured.
0:19:15 When I say structured, you had, normally, the boss was in control of that.
0:19:20 If it was a serious one, rather than two captains or couples getting together, you had to bring
0:19:22 the boss in.
0:19:24 He was the final rule.
0:19:26 What he says goes, like it or not.
0:19:28 And there was rules.
0:19:33 If you’re a made guy and I’m a made guy, and we’re arguing over a business issue, and you’re
0:19:36 lying through your teeth, I can’t call you a liar.
0:19:42 If I call you a liar, I lose the argument automatically, because I disrespected you.
0:19:44 They have to be respectful to meetings.
0:19:48 So if a guy’s lying, you got to figure out how to let the boss understand that without
0:19:50 calling him a liar.
0:19:56 And then at the end of this, whatever decision the boss makes, that’s it.
0:19:57 There’s no appeals.
0:19:58 There’s no nothing.
0:19:59 Shake hands.
0:20:00 Get up and you leave.
0:20:02 And that’s the final ruling.
0:20:03 So you mentioned this.
0:20:04 I wrote a book.
0:20:05 It was actually a business book.
0:20:06 I’ll make you an offer you can’t refuse.
0:20:09 Harper Collins was the publisher.
0:20:12 After they heard about that, they said, we’re not having any more meetings from now on.
0:20:13 They’re all sitting down.
0:20:17 He said, that’s it, you know, because it was a lot more efficient.
0:20:21 What kind of things would get resolved in a sit down?
0:20:27 Many business disputes, and then sometimes quite honestly, you know, you know, look,
0:20:31 that’s a life with serious consequences.
0:20:35 And if somebody violated policy, made a mistake to the point where he was going to pay for
0:20:42 it seriously, you had to sit down to decide his fate, basically, people speaking for him,
0:20:46 people speaking against him, and then the boss would make the final ruling.
0:20:49 So that could be, you know, a serious sit down.
0:20:51 It would be a business matter.
0:20:57 So if in the case of deciding someone’s fate, would the person you were deciding their fate
0:20:58 be, would they be sat there?
0:20:59 No.
0:21:05 So it’d be someone on basically speaking on behalf of one side of that decision.
0:21:06 Correct.
0:21:09 Things like whether this person should live.
0:21:10 Correct.
0:21:14 Have you ever been in a sit down where people are discussing if someone should live?
0:21:17 And you’ve seen it go both ways.
0:21:18 Yes.
0:21:21 Your father got sent to prison when you were 19.
0:21:22 Yeah.
0:21:28 Well, he finally, he was in and out before that, but he started to do time on that 50-year
0:21:29 prison sentence.
0:21:32 I was 19.
0:21:34 How did that change your life?
0:21:40 You know, through everything I read, you really loved this man.
0:21:41 I loved him.
0:21:46 He’s a good dad, and he wanted the best for me at that point, and he taught me great things.
0:21:51 I mean, he really did, and you know, the one advantage I had in my life, and again, taught
0:21:52 to me by my dad.
0:21:55 He always said, “Son, be a good listener.
0:21:57 Listen before you speak.
0:21:58 You know?
0:21:59 Be careful.
0:22:01 Don’t, you know, don’t, don’t speak out of turn.”
0:22:03 He always taught me to be a good listener.
0:22:09 So the person I listened to the most was him, and he taught me well in that regard.
0:22:11 So I had a lot of love and respect for my dad.
0:22:16 And when he went away, it was devastating, because he was 50 years old when he went into
0:22:17 prison.
0:22:20 If he had 50 on top of that, he’d never come out of prison alive.
0:22:21 That’s what we thought, you know?
0:22:25 So it was, it was, it was tough.
0:22:30 I can almost still see the emotion in you when you talk about him going away to prison.
0:22:31 Yeah.
0:22:37 It was a defining moment in my life, because, you know, I realized things were going to
0:22:38 dramatically change.
0:22:44 I mean, I was the oldest with my mom, had three younger brothers and sisters.
0:22:49 And I knew I had to play a role in that, you know, in taking care of my mom, because
0:22:53 my dad, when he went away, he said, “Listen, I’m entrusting the family to you.”
0:22:58 He said, “You know, be a good son, and take care of your brothers and sisters, and take
0:22:59 care of your mother.”
0:23:02 So, I mean, I had that responsibility.
0:23:07 And I was doing that anyway, because during many of my dad’s trials, my mom would go and
0:23:11 I would, one time, he was, you know, tried a couple of hundred miles away from us.
0:23:15 They moved the venue to Albany, New York, and I’m in Long Island.
0:23:19 So my mom would be away for three or four days at a time with my dad, and I’d be watching
0:23:20 the kids.
0:23:24 And so, I mean, I took on that role early on, but then when he went away, it became a lot
0:23:30 more, you know, serious.
0:23:32 Your life when he went away, you were studying to…
0:23:33 Be a doctor.
0:23:34 Be a doctor.
0:23:35 Yeah.
0:23:41 It’s hard to imagine the sort of, of events that happen in your life at that point when
0:23:42 you’re studying to be a doctor.
0:23:46 Your dad goes to prison, and it ends up changing the trajectory of your life.
0:23:50 It ends up swaying you towards the life he had just come from.
0:23:53 And you say that he was wrongly imprisoned.
0:23:55 My dad was framed on that case.
0:23:56 Framed?
0:23:57 Yeah, a hundred percent.
0:23:58 I’ll take it to my grave, Steve.
0:24:06 He was supposedly masterminding a nationwide string of bank robberies.
0:24:12 And you know, when my dad first went away, I was with him in the visiting room.
0:24:15 We were in a jail.
0:24:16 And I looked at him.
0:24:17 I said, “Dad, bank robbery?”
0:24:20 And he looked at me, and he said, “Son, I’m innocent.
0:24:21 I’m not a bank robber.
0:24:23 I didn’t order these bank robberies.”
0:24:24 I was framed.
0:24:26 Government framed me.
0:24:29 My dad had never lied to me to that point.
0:24:32 And he said, “We’ve got to work to overturn this conviction.”
0:24:33 And why did I believe?
0:24:35 First of all, he never lied to me, so I believed it.
0:24:40 But the four witnesses that testified against him were all drug addicts.
0:24:44 My dad, my entire life, preached against drugs to me.
0:24:50 He used to make up stories, parables, to show me the dangers of drugs.
0:24:53 All of us, though, all the kids, so that we would never get involved.
0:24:55 He hated anything to do with drugs.
0:24:56 We spoke about it.
0:24:59 So I never saw my dad as a hypocrite in that regard.
0:25:03 He wouldn’t associate with these people, no less do bank robberies with them.
0:25:06 So it made it very real.
0:25:09 And so it angered me in some ways, but it motivated me to say, “You know what?
0:25:14 I can’t let my dad die in here, you know?”
0:25:17 And then at the same time, I was getting very close to Joe Colombo, who was the boss of
0:25:19 our family, Colombo family.
0:25:24 And he kind of took me under his wing, because, you know, obviously my dad was his under-boss.
0:25:30 And I started to meet a lot more of my dad’s friends, and they would say to me, “Mike,
0:25:31 what are you doing going to school?
0:25:34 If you don’t help your father out, he’s going to die in prison.”
0:25:37 So it affected me in a big way.
0:25:39 I said, “I can’t let that happen.”
0:25:43 And even though my dad did not want me involved in the life, but I went to visit him in the
0:25:46 visiting room at Leavenworth Penitentiary, and I said, “Dad, I’m not going to school
0:25:47 anymore.
0:25:49 If I don’t help you out, you’re going to die in here.”
0:25:52 And we kind of argued about it, because he was disappointed.
0:25:54 He didn’t want that for me.
0:25:55 He knew the life was tough.
0:25:56 He didn’t want it for me.
0:25:59 He wanted it for any of his kids.
0:26:02 But I was pretty headstrong as a kid, and I said, “Dad, my mind is made up.
0:26:03 I lost interest in school.
0:26:04 I’m not going to go.”
0:26:07 I said, “You’re wasting your breath.”
0:26:11 And basically, he looked at me, Steve, and, you know, and I don’t ever want to be offensive
0:26:14 to the audience, but he looked at me and he said, “Okay, but if you’re going to be on
0:26:17 the street, then I want you on the street the right way.”
0:26:20 In his mind, the right way was to become a member of his life.
0:26:24 So he looked at me, and he said, “I got to ask you a question very serious.”
0:26:25 I said, “Go ahead.”
0:26:29 He said, “If you ever had to kill anybody, could you do it?”
0:26:32 And I said, “Dad, under the right circumstances, yeah, I could do it.”
0:26:34 He said, “That’s the right answer.”
0:26:37 He said to me, “Then he looked at me, and he said, “Go home.
0:26:38 Somebody’s going to be in touch with you.
0:26:39 Do what you’re told.”
0:26:41 That’s all he said.
0:26:42 He didn’t break it down.
0:26:44 He didn’t say, “This is what’s required of you.
0:26:45 Nothing.”
0:26:47 Because, you know, Steve, that’s a secret life.
0:26:50 You’re not supposed to talk about that life with anybody outside of it.
0:26:54 My dad wouldn’t violate that policy, even with me, his own son.
0:26:56 He just figured, “Okay, kids got it in them.
0:26:58 Go home and do what you’re told.”
0:27:00 And I didn’t question him.
0:27:02 I said, “Okay, Dad, this is what you want.
0:27:03 Just point me in the right direction.”
0:27:07 I mean, that’s the kind of bond that we had together at that point.
0:27:10 And I left there, and that’s how things started for me.
0:27:14 When you answered that question, your dad asked you, “Were you telling the truth?”
0:27:15 Yeah.
0:27:21 I mean, obviously I’d never been in that situation, but I thought about it, and I don’t remember
0:27:24 what rolled through my mind at that point.
0:27:27 Did I say to myself, “Well, this is the answer my dad wants?”
0:27:30 Or did I say to myself, “Yeah, I could really do it?”
0:27:36 As I sit here now, well, these years later, I can’t honestly answer that.
0:27:39 But the answer was yes.
0:27:44 He didn’t ever try and stop you, or did he?
0:27:48 Did he ever try and persuade you out of joining the Mafia?
0:27:49 No.
0:27:53 I mean, prior to that point, that’s not what he wanted for me.
0:27:58 But once I made up my mind, I think there was a feeling of pride or joy in my dad.
0:28:00 I kind of seen it in him.
0:28:06 And that, you know, once I did become a made guy, he was overjoyed, he was thrilled.
0:28:11 How did he or anyone else think that you joining the Mafia would help him?
0:28:12 Simple.
0:28:14 I needed money for attorneys.
0:28:16 I had kind of a business head.
0:28:17 My dad knew that.
0:28:21 We needed to track down witnesses and people that were involved in the case that could,
0:28:23 you know, say this was a frame up.
0:28:25 And that’s exactly what I did.
0:28:30 I mean, I went after all of these witnesses to try to find them and get them to recant
0:28:31 that testimony.
0:28:35 I worked with the lawyers as a result of that, and eventually did get, you know, three of
0:28:40 the witnesses to recant that testimony, gave them lie detector tests, proved they lied
0:28:44 at the trial that the FBI had gone along with the story that they met up because my father
0:28:48 was such a, they wanted him so bad.
0:28:49 They really did.
0:28:53 I mean, if you go back to the 60s and you look at the amount of media attention you had,
0:28:54 you know, you wouldn’t believe it.
0:29:01 But so the FBI at that time, I believe was complicit in this frame up because they might
0:29:04 have known that these guys were lying.
0:29:11 One of the, one of the witnesses told me that when they agreed to cooperate with the government,
0:29:17 they were going to put these bank robberies or to make the masterminds somebody else and
0:29:18 they actually did.
0:29:22 A guy by the name of Tony Polici, they said, well, he was the original guy that told us
0:29:24 how to do these bank robberies.
0:29:28 And then when the FBI told him, this came right from the witness, the FBI told him, well,
0:29:30 that’ll get you some time off, but I ain’t going to go that far.
0:29:32 We don’t care about Tony Polici.
0:29:35 A guy like Sonny Francis, that would matter.
0:29:39 And then they went and they concocted this story because, Steve, the thing is, they committed
0:29:42 all the bank robberies, every one of them.
0:29:46 And they described it in great detail at the trial.
0:29:51 And all they said was that Sonny Francis ordered them at a meeting that we had once at the
0:29:53 Q-Motor Inn.
0:29:56 And why did they pick the night for the meeting?
0:29:59 Because my dad was under constant surveillance.
0:30:05 And the FBI told them what day my dad would be available to, that wouldn’t have an alibi.
0:30:10 He was probably sitting at home, wouldn’t have an alibi to say that he wasn’t at that
0:30:11 meeting.
0:30:13 So they structured this whole thing.
0:30:18 And many people afterwards have said Sonny would never associate with these type of guys.
0:30:21 So, you know, all those things came together.
0:30:25 And I really, like I said, look, I went to jail for a crime I was guilty of, pled guilty
0:30:27 did my time.
0:30:30 But this particular crime that my dad did, I’d take it to my grave.
0:30:33 He was not, he was no bank robber.
0:30:36 Was your dad a good guy?
0:30:37 I thought so.
0:30:38 I mean, yeah.
0:30:40 Listen, people liked him.
0:30:41 My dad was very well liked.
0:30:42 Objectively.
0:30:45 As you sit here today, do you think he was a net positive?
0:30:50 Listen, my dad, look, I’m going to tell you this, you know, the word on the street from
0:30:53 the FBI, my dad was involved in 30, 35 murders.
0:30:54 No.
0:30:58 He never admitted that to me about anyone in particular.
0:31:03 He was indicted for one murder, and he was acquitted in that case, found not guilty.
0:31:05 But my dad was, he was a tough guy.
0:31:07 There’s no question.
0:31:14 So if he was involved in 35 murders, as the FBI suggests, do you think he was better off
0:31:16 behind bars?
0:31:21 What I’m getting at here really is if they framed him, was it a net benefit to society
0:31:22 that they framed him?
0:31:28 Well, you know, Steve, let me, I know there’s going to be a tough one, but let me, let me
0:31:33 tell you how I think.
0:31:39 The right and just side of me, the legally just side of me says that the government is
0:31:43 never allowed to break the law, to uphold the law.
0:31:47 Because if you allow that to happen, then it falls into monarchy, and people are not
0:31:52 protected because if they do it against sunny frenzies, they can do it against anybody.
0:31:56 So I believe strictly, the government has enough tools and weapons to get people the
0:31:58 right way.
0:32:04 And they do 96, 97% of the time, they shouldn’t be allowed to violate the law, to go after
0:32:05 a criminal.
0:32:06 That’s my feeling on it.
0:32:10 Now, another thing is this.
0:32:14 People think when we take an oath, the oath of Omerita, it’s an oath to stay silent.
0:32:18 It’s not an oath to lie, steal, cheat, and kill.
0:32:20 Does that happen as part of that light?
0:32:21 Yes.
0:32:22 But we’re told straight out.
0:32:25 Now try to understand the thinking here.
0:32:27 You come into that life, you’re told straight out.
0:32:28 We have rules.
0:32:33 You don’t ever violate another man’s wife, daughter, sister, girl, never.
0:32:35 That’ll cause you to die.
0:32:38 During my era, we weren’t allowed to deal with drugs.
0:32:41 You deal with drugs, you get caught, you die.
0:32:45 You maybe do some other things, you’re not honest with people, you disrespect somebody,
0:32:49 you hit another made guy, you die.
0:32:53 Now we understand that and they tell you, your best friend may be the one that pulls
0:32:57 a trigger because the life comes before anything.
0:32:58 That’s it.
0:32:59 You don’t violate the rules.
0:33:01 That’s how we maintain control in this life.
0:33:05 That’s how we existed for a hundred years and that’s how it’s going to stay.
0:33:09 So now you’re saying, okay, we all agreed to this.
0:33:10 We all admitted it.
0:33:17 If one of us decides to violate the policy of the law and we get caught, well, we understand
0:33:19 the consequences.
0:33:23 So that’s how I looked at it and that’s how I justified it.
0:33:26 Now does that say you can go out and start to do random killings?
0:33:28 No.
0:33:33 If the boss tells you to go kill somebody because he doesn’t like them and you do it,
0:33:34 that’s not right.
0:33:38 But if we kill our own, and you know, you hear a lot of times, well, we only kill our
0:33:39 own.
0:33:43 Well, we don’t only kill our own, but if we only kill our own, knowing that we made
0:33:49 that choice, well, then, okay, I kind of get it anyway.
0:33:53 Even though murder is murdering, it’s a crime and it’s sinful and I understand that.
0:33:54 But that’s how you justify it.
0:33:58 But it wasn’t the case that you only killed your own?
0:34:04 Well, for some of us it was and for others it was not and I’ve seen both sides of that.
0:34:09 You’ve never talked about having to kill someone, have you?
0:34:10 No.
0:34:12 Why is that?
0:34:22 Because it’s just not a subject I can get into, you know, I listen, I like to be as
0:34:28 honest as I possibly can because I am a Christian and you don’t want to lie to people.
0:34:32 But it’s not something I want to talk about.
0:34:36 I was wondering because when I read that, I thought maybe it’s because, you know, there’s
0:34:41 something might be legal retribution, maybe it’s because, you know, it’s not nice for
0:34:42 people to hear about.
0:34:47 Maybe it’s because there’s still some kind of like rule where you can’t say anything.
0:34:49 But I wondered why.
0:34:50 Maybe it’s all of the above.
0:34:51 I don’t know.
0:34:54 Well, you know, Steve, look, there’s guys, there’s a lot of guys on the street now and
0:34:58 if you go on YouTube, you’ll see a number of them and they’ve admitted to murders that
0:34:59 they were involved in.
0:35:03 These are made guys and they’ve admitted to it and many of them had struck a deal with
0:35:04 the government.
0:35:06 They had immunity for the crimes they committed, even murder.
0:35:12 I mean, the government give you immunity for murder if they want you to cooperate and help
0:35:13 them out.
0:35:16 It’s amazing, but they’ll do it.
0:35:17 And so they have immunity.
0:35:18 They could talk about their crimes.
0:35:20 I didn’t cooperate to that level at all.
0:35:24 I don’t have immunity for anything that I’ve done in the past, you know?
0:35:28 And listen, you know, our laws here in the United States, if you were standing next to
0:35:33 somebody when they murdered somebody else, you could be charged for murder the same way
0:35:34 to them.
0:35:39 So, you know, I’m just saying I was in that position, I’m just saying that’s the law.
0:35:40 So you know, why talk about it?
0:35:44 Number one and number two, murder is ugly.
0:35:48 You know, it’s ugly and you don’t ever want to talk about it.
0:35:53 I mean, I don’t, if I were to do something like that, I wouldn’t be proud of it.
0:35:56 I’m not trying to throw my chest out and say, hey, look what I could do.
0:35:57 Guys go to war.
0:36:00 They kill people all the time, you know, in defense of our country or defensive.
0:36:07 So, I mean, it’s not like, oh God, you know, nobody, I mean, murder happens every single
0:36:08 day.
0:36:10 Who wants to talk about it?
0:36:11 Some people do.
0:36:12 I know.
0:36:14 Not me.
0:36:19 You got closer to the mafia when your father was sent down and this was the point where
0:36:20 you decided not to go to school.
0:36:26 The boss of the Colombo family brings you close, brings you under his wing.
0:36:29 Do you have to do some kind of training or something to join the mafia?
0:36:31 Is there any, but you do.
0:36:32 Oh, yeah.
0:36:34 Well, when you come into it, here’s what happened.
0:36:35 I leave there.
0:36:37 A captain in a family picked me up and took me to see the boss.
0:36:41 Now, unfortunately, Joe Colombo was assassinated.
0:36:43 He was shot seriously wounded.
0:36:47 He lingered for about seven years and then he died as a result of these wounds.
0:36:50 So a new boss took over and he’s passed away now.
0:36:51 And I sat with him.
0:36:55 This was about two weeks after my father sent word downtown that he was proposing me to be
0:36:56 part of that life.
0:36:59 You can’t just go up to somebody and say, “I’d like to join.”
0:37:03 Somebody has to propose you, vouch for you, say you have what it takes.
0:37:05 There’s a lot of nepotism in that life.
0:37:08 A lot of fathers brought their sons in, their nephews, whatever.
0:37:12 So in my case, it was my dad that proposed me.
0:37:15 And so I sat with the boss and he said to me, “Here’s the deal.
0:37:17 You want to become a member of our life.
0:37:18 Your father sent the message.
0:37:19 Is that true?”
0:37:20 And I said, “Yes.”
0:37:21 He’s, “Well, here’s the deal.
0:37:26 From now on, 24 hours a day, seven days a week, you’re on call to serve this family,
0:37:28 the Colombo family.
0:37:33 That means if your mother is sick and she’s dying, you’re at her bedside.
0:37:34 We call you to service.
0:37:35 You leave your mother.
0:37:36 You come and serve us.
0:37:39 From now on, we’re number one in your life before anything and everything.
0:37:43 When and if we feel you’ve deserved this privilege, this honor to become a member, we’ll let you
0:37:44 know.”
0:37:46 That’s it.
0:37:47 And do you accept that?
0:37:48 And I said, “Yes, I do.”
0:37:52 And so for the next two and a half years, I was in like a recruit pledge period where
0:37:56 I had to do anything and everything I was told to do, prove myself worthy.
0:38:00 It could have been something very menial, a lot of discipline in that life, a lot of
0:38:03 authority, a lot of alleged respect.
0:38:04 You had a meeting at eight o’clock.
0:38:05 You weren’t there at 7.30.
0:38:06 You were late.
0:38:08 You could never be late in that life.
0:38:09 I don’t care what the situation is.
0:38:11 You had a meeting at eight o’clock.
0:38:15 If there was traffic and you were concerned, come the night before and sleep in the car.
0:38:16 Can never be late.
0:38:17 No excuses.
0:38:21 You know, drive the bus to a meeting, sit in the car three, four, five hours.
0:38:22 God forbid you leave.
0:38:24 You go to the restroom, get a newspaper.
0:38:26 He comes out and you’re not there.
0:38:28 Oh my gosh, we could have had trouble.
0:38:29 You were the getaway driver.
0:38:30 You weren’t there.
0:38:33 I know I did that once and I paid the price for it.
0:38:35 That’s very serious stuff.
0:38:36 You paid the price.
0:38:37 Well, paid the price.
0:38:38 In other words, I got a real good tongue lashing.
0:38:42 I’ll tell you, you know, it’s just stuff like that.
0:38:46 They kind of put you on the shelf for two weeks to make you understand the seriousness of what
0:38:47 you did.
0:38:48 So you never do it again.
0:38:51 You never repeat your mistakes in that life if you’re smart.
0:38:54 If you want to, if you want to, number one, want to survive and number two, you want to
0:38:55 move up.
0:38:57 You never repeat your mistakes.
0:38:59 So you know, things like that.
0:39:02 And then look, I’m going to be honest with you, you know, as honest as I possibly can.
0:39:04 It’s a violent life at times.
0:39:09 If you’re part of the life in some shape or form, you’re part of the violence.
0:39:12 And if anybody tells you differently, they’re either not being honest or they weren’t a
0:39:13 made member of that life.
0:39:14 And that’s just how it goes.
0:39:17 Why’d you say that?
0:39:20 Because you said you said the menial and then you said it’s a violent life.
0:39:26 You’re saying that in that sort of probationary two years, you had to do both of those things.
0:39:29 You had to be involved in the violence and do the menial stuff.
0:39:30 Let’s put it this way.
0:39:35 They got to have enough faith in you that you can be capable of doing whatever it is
0:39:37 they tell you to do.
0:39:41 They have to understand that and feel that because if they don’t feel that, you’re not
0:39:43 going anywhere.
0:39:44 That’s it.
0:39:48 So during that time, you’re going to be tested.
0:39:49 And you were tested?
0:39:50 Yeah.
0:39:55 When they made you pledge that if your mother was dying and you were at her bedside and
0:39:59 they called you and asked you to do something, you’d leave, would you have left if your
0:40:01 mother was dying?
0:40:03 Back then, I might have.
0:40:09 I was a play by the rule guy.
0:40:12 I was very fortunate that I had a great teacher in my dad.
0:40:16 He was a student and master of the life.
0:40:18 And I was like a sponge.
0:40:21 I absorbed whatever my dad told me, I listened.
0:40:26 And some of the things that he told me were right, so I might have at the time.
0:40:27 I’m going to be honest with you.
0:40:29 I don’t know.
0:40:32 It would have to depend on what’s happening at that moment.
0:40:37 But I was so indoctrinated into that life at some point.
0:40:38 It’s who I was.
0:40:42 It sounds a bit like a cult, in a way.
0:40:45 It’s cult-like, I guess, in a way.
0:40:50 We didn’t do silly things when we went to have rituals and ceremonies other than that
0:40:51 one.
0:40:55 Other than that one, nothing after that.
0:40:59 What did it teach you about people skills?
0:41:03 Because you’re around these bosses, these very talented men.
0:41:08 You’re seeing how they conduct themselves, do business, influence people, win friends.
0:41:14 What did that phase of your life teach you about how to be a motivator/manipulator of
0:41:15 people?
0:41:16 Yeah.
0:41:17 It taught me well.
0:41:19 I think I got it.
0:41:21 There’s kind of two levels in that life.
0:41:25 You’re either a racketeer or you’re a gangster.
0:41:26 What’s the difference?
0:41:29 I’ll tell you the difference.
0:41:36 A gangster is a guy that really doesn’t know how to use that life to benefit him in business.
0:41:40 So he’s more of a, I don’t want to say tough guy, I don’t want to say the term, but he’s
0:41:42 more of a guy that, “Hey, we had something done.
0:41:43 This is the guy.
0:41:44 Send him out.
0:41:47 He’s got to earn your keep in that life.”
0:41:51 We in the Colombo family had 115 made guys at that time.
0:41:58 Out of the 115, 20 of us were really earning money and supporting the family in some way
0:42:00 and really elevating the family.
0:42:01 We were racketeers.
0:42:06 Now, a gangster could never really be a racketeer, he just doesn’t know how.
0:42:10 But a racketeer has to be a gangster also because you’re going to be called upon.
0:42:14 Not as much as this guy, but when you’re called upon, you got to do it.
0:42:22 So I was more of a racketeer and as a result of that, I was constantly in business disputes
0:42:27 and sitting down with other guys and you have to learn how to negotiate.
0:42:31 I mean, I learned the art of negotiation at these sit-downs.
0:42:37 Learned how to try to really, before I walk into a meeting with somebody, number one, try
0:42:42 to know the personality of that person, know if there’s a fallback position, if I’m not
0:42:44 winning, what I’ll accept.
0:42:49 And so I had to prepare myself for these meetings because unprepared, they’ll chew you up because
0:42:52 a lot of these old-time was very skillful.
0:42:57 And believe me, you could be 100% right and end up wrong and they’ll put you in a trap.
0:42:59 So you really had to know what you were doing.
0:43:07 And so my people skills in that regard, as far as negotiating and identifying a true leader,
0:43:14 were really honed to a high degree because I came out on top many, many times.
0:43:20 What are the principles in your view of a good sell or a good negotiation?
0:43:24 Are there small things that you saw within the mafia that you probably don’t see in the
0:43:25 outside world?
0:43:28 One of them you’ve already named, which is this idea of being really punctual.
0:43:32 But it seems like respect is at the very heart of what you’ve said.
0:43:37 What are those small things that are important for a negotiation or a sales pitch in your
0:43:38 view?
0:43:43 Well, understand, you know, again, you know, I always learn this, there’s sometimes you
0:43:47 can walk into a room and be the smartest person in the room.
0:43:51 You don’t want anybody to know that, and you want people to just talk.
0:43:56 Let, you know, just talk, give them an opening, throw them a bone so that they’re going to
0:43:59 come back and talk and learn the personality of this person.
0:44:04 You can learn so much from people just when they talk and you keep quiet.
0:44:08 There’s other times when you’re not the smartest person in the room and by keeping quiet, nobody
0:44:09 knows that.
0:44:11 What is this guy thinking?
0:44:12 What, you know, what is this thinking?
0:44:14 It’s a tremendous technique.
0:44:17 And in that life, it was extremely valuable for me.
0:44:21 I was always the last guy to talk, talk, tell me everything, you know.
0:44:27 And it helped me kind of master that art in that life because you had these guys never
0:44:28 sell them short.
0:44:29 There were some very smart guys there.
0:44:32 If they weren’t in that life, they would have been successful somewhere else, you know,
0:44:33 very smart.
0:44:37 So you had to really know what you were doing because the consequences too were very severe.
0:44:42 I mean, you could walk in there and lose your shirt, you know, because the boss could say,
0:44:45 “Hey, not only are you going to pay this guy this, but you’re going to pay the family
0:44:46 everything else.
0:44:50 And everything you got, I’m taking away from you right now.”
0:44:52 That’s how severe it could have been.
0:44:54 So you, yes, you really had to know.
0:44:57 I’ll tell you this, when I, I think you know I was in the gas business, right?
0:44:59 The gas tax business.
0:45:02 I was defrauding the government out of tax on every gallon of gasoline.
0:45:06 It was probably the biggest scam since the days of prohibition.
0:45:09 Explain to me how that was even possible.
0:45:15 The law at that time is that the gas tax was collected by a wholesaler.
0:45:18 You had to be a licensed wholesaler.
0:45:22 But the government really wasn’t up to their collection process.
0:45:27 So to make a long story short, I had 18 companies that were licensed to collect the tax on every
0:45:28 gallon of gasoline.
0:45:32 They were all shell companies, every single one of them, all right?
0:45:34 And they were all Panamanian companies.
0:45:35 Why Panama?
0:45:39 Because Panama, a corporation in Panama had bear a stock.
0:45:41 You give me the stock, I’m the owner.
0:45:42 I give it to you, you’re the owner.
0:45:44 So we didn’t have to give a lot of information.
0:45:49 The only reason I needed the company was number one to get the license and number two to open
0:45:50 a bank account.
0:45:52 I didn’t need brick and mortar, I need anything, right?
0:45:54 That’s all I needed.
0:45:56 So now I’m allowed to collect the tax.
0:46:04 Well, we had a very sophisticated process or strategy to collect that tax for about
0:46:09 10, 11, sometimes a whole year before the government came down on us because we had a report.
0:46:11 We had to pay quarterly and so on and so forth.
0:46:12 They were very slow.
0:46:13 They were very slow.
0:46:17 So we had a way to keep them at bay for almost a year.
0:46:22 When they finally came down on us, we closed the office, closed that license and just started
0:46:23 operating under a new license.
0:46:26 Well, I ran this for seven years.
0:46:28 So just to summarize, I’ll make sure I’m clear.
0:46:30 You had the supply chain coming from Panama?
0:46:31 That was where the–
0:46:34 No, we had the companies were Panamanian companies.
0:46:35 Ah, okay.
0:46:36 Right.
0:46:37 So where was the gas coming from?
0:46:40 Gas was coming from, we were buying barges as they came over from the Middle East and
0:46:43 we were buying gas from all the major oil companies.
0:46:44 Ah, okay.
0:46:48 So you bought the gas with a shell company in Panama, which allowed you to get the wholesale
0:46:53 license so that you could collect the tax from the retailer of the gas and then you
0:46:58 would sell it to the retailer and then when the government come for their tax maybe 12
0:47:01 months later, you say, “Sorry, the company’s gone bust and you shut it down.”
0:47:02 You wouldn’t say anything.
0:47:03 The door would be closed.
0:47:04 There was nobody there.
0:47:05 They wouldn’t even know where to go.
0:47:06 Ah, okay.
0:47:09 So were you then giving the retailer a discount on the gas?
0:47:10 Yes.
0:47:11 Okay.
0:47:15 So when I do it, let’s say, you know, when I had 350 gas stations, I either owned or
0:47:17 operated 300 plus gas stations.
0:47:20 We either owned or operated at least whatever.
0:47:23 But if we would go buy a gas station on a corner where there were four stations and you
0:47:27 have a lot of that in New York, we would buy one station, lease one station.
0:47:30 It could have been a mobile antibrand, it didn’t matter.
0:47:33 And we’d get the other three station owners and say, “Come here, we want to talk to you.
0:47:34 Here’s the deal.
0:47:35 Okay?
0:47:38 Whatever you sell the gas for, we’re going to be two cents cheaper.
0:47:40 If you go down five, we’ll go down 10.
0:47:44 If you go down 10, we’ll go down 20, because I had 40 cents to work with in most cases.”
0:47:46 I said, “We’ll put you out of business.
0:47:49 So just stay, understand that we’re going to stay two cents.
0:47:50 We don’t want to kill you.
0:47:53 We want you to earn money, but we’re always going to be cheaper.”
0:47:56 Before you know it, they’re buying all their gas from us anyway.
0:48:01 So we were selling all four stations, you know, being supplied by us.
0:48:05 Because look, the gas station owner, if you’re saving them 5, 6, 7 cents a gallon, 10 cents
0:48:09 a gallon, it’s a lot of money, you know, if they’re doing volume too.
0:48:14 So we were selling gas to everybody, branded stations, unbranded stations, didn’t matter.
0:48:17 And the government just could not keep up with us.
0:48:19 So when I realized what I had, you’ll appreciate this.
0:48:23 I went to my boss at the time, got my purse ago, he’s passed on now.
0:48:26 And we called him, “Junior,” and I said, “Junior, here’s the deal.
0:48:30 I’m going to show you more money than you’ve ever seen in your life, because I realized
0:48:31 what I had.”
0:48:32 Right?
0:48:33 He says, “We don’t do drugs.”
0:48:34 I said, “It’s not drugs.
0:48:35 You know, I hate drugs.
0:48:36 There’s nothing to do with drugs.”
0:48:37 He said, “What is it?”
0:48:38 I said, “Gas.
0:48:39 Gas.”
0:48:40 I said, “Yes.
0:48:41 Tax money.”
0:48:42 Oh, okay.
0:48:43 That’s clean.
0:48:45 I said, “But here’s the deal.
0:48:47 Everybody’s going to want a piece of this.
0:48:49 Everybody on the street, when they realize what I have here, they’re going to want a
0:48:51 piece of it.
0:48:52 So here’s what you have to do.
0:48:54 You have to make me win every argument.”
0:48:57 I said, “Any time I sit down, it doesn’t matter what family it is.”
0:48:59 I said, “Don’t play politics.”
0:49:03 You know, I said, “I’m not telling you as the boss what to do, but I’m telling you
0:49:05 I’m going to make you wealthy.”
0:49:07 So I said, “Make me win every argument.
0:49:08 I’m going to be right anyway.
0:49:09 I’ll come in right.”
0:49:11 I said, “So make me win.
0:49:13 I’ll make you more money than you ever seen before.”
0:49:14 I’ll never forget, Stevie.
0:49:16 He just stood back like this.
0:49:17 He said, “Show me.”
0:49:18 Okay.
0:49:22 I was bringing him $2 million a week to build up to.
0:49:26 That buys a lot of loyalty and a lot of wins on the street, because I was constantly sitting
0:49:29 down with people that wanted a piece, wanted this, wanted that.
0:49:31 Then if somebody wasn’t — I wasn’t the only guy in the business.
0:49:34 We just did it better than anybody else.
0:49:38 If somebody wanted to buy gas from us, I’d say, “Okay, but you got to pay.
0:49:40 If you don’t pay, it’s going to be a problem.”
0:49:42 So when people didn’t pay, we had to sit down.
0:49:44 I always won.
0:49:48 So it was — I mean, to look at it, it elevated.
0:49:52 I became a captain as a result of the money that I was turning in, and I had a big crew
0:49:53 under me.
0:49:57 You know, I was living a lifetime at a jet plane, at a helicopter, at a lot.
0:50:00 We’re bringing in $7, $8, $9, $10 million a week at times.
0:50:04 It was that big, selling a half a billion gallons of gas a month.
0:50:08 Selling down 30, 40 cents a gallon, whatever we decided to charge somebody at that time.
0:50:11 It was a lot of money.
0:50:12 That’s a lot of money.
0:50:13 I think I’m in the wrong business.
0:50:14 No, you’re in the right place.
0:50:18 From what I understand, you’re doing pretty well, so it’s okay.
0:50:19 It’s $7 million to $10 million a week.
0:50:22 I’m not doing that well.
0:50:24 Does this little ghastly pulse to work?
0:50:25 Let’s put it this way.
0:50:31 I’m out of it, and I don’t even want to be tempted.
0:50:35 So if I wanted to become a made man back then, which is basically when you kind of swear
0:50:41 the oath and you join the mafia, that was after your two years of sort of probationary
0:50:47 period being an intern, I mean, that process of becoming a made man sounded a little bit
0:50:48 culty.
0:50:52 Well, I’ll tell you this, you know, when I got straightened out, and we call it straightened
0:50:55 out, believe it or not, you’re straightened out.
0:50:57 That’s when you become a made man, you know, same term.
0:51:01 But that was in 1975.
0:51:07 For 20 years prior to that, almost 25 years, they had a term that the books were closed,
0:51:11 they weren’t bringing any new guys into the life, and that was nationwide.
0:51:13 Security reasons, they said.
0:51:18 The only time you can make a guy is if a guy died in a family, you could replace him.
0:51:19 So you’re replacing the ranks.
0:51:21 But you couldn’t bring anybody else in.
0:51:24 When the mid-70s, they opened the books.
0:51:27 Okay, now we’re going to start to build the families up again.
0:51:32 When I was made, there was guys waiting 20 years, 25 years, yeah, that was part of that,
0:51:36 and just waiting for the day when they can have their turn.
0:51:40 So I was, you know, definitely a younger guy, I mean, there was a couple of younger guys
0:51:42 that got in at that time.
0:51:46 You know, the double-edged sword, because there’s a lot of resentment to the young guys that
0:51:51 got in after two, three years, and guys were waiting 20, 25 years, you know, it’s like
0:51:52 anything else.
0:51:56 Just that you have the resentment from the older guys, and I had to deal with that.
0:52:00 It’s just that, again, it’s a little more severe on the street than it would be a normal
0:52:01 life.
0:52:07 Do you still, you become a made man, you have to swear an oath to the Matthew.
0:52:09 What is that oath that you swear?
0:52:14 Well, for me, it was Halloween night, 1975, when I took the oath, and it was me and five
0:52:16 other guys that night.
0:52:20 And you don’t have any preparation, did you still wear a suit, and then all of a sudden
0:52:21 that night, it happens.
0:52:26 Just kind of get maybe a little inkling, because you’re waiting for this to happen.
0:52:27 And we walked into a room individually.
0:52:33 It was late at night, a very solemn ceremony, a dimly lit room.
0:52:37 The boss was seated at the head of, like, a horseshoe configuration.
0:52:41 The underboss and the consuliery were to his left and right, and all the copper regimes
0:52:42 were alongside of them.
0:52:46 Soldiers can’t attend this, only the capos, only the brass of the family.
0:52:50 I walked down the aisle, stood in front of the boss, I held out my hand, he took a knife,
0:52:54 cut my finger, some blood dropped on the floor, this is a blood oath.
0:52:58 I cupped my hands, he took a picture of a saint, Catholic altar guard, put it on my
0:53:01 hands, lit it aflame, didn’t hurt it, burnt quickly, it was merely symbolic.
0:53:07 And he said, “Tonight, Michael Francis, you are born again into a new life, into cause
0:53:09 and oyster, this thing of ours.
0:53:14 Violate what you know about this life, betray your brothers, and you will die and burn in
0:53:16 hell like the saint is burning in your hands.
0:53:17 Do you accept?
0:53:18 Yes, I do.”
0:53:23 And that’s how it started, that’s the oath, very fast, very simple, very serious.
0:53:26 Were you scared when you walked into that room?
0:53:32 I was exhilarated that night, I was like, “Wow, finally, you know, I’m going to have
0:53:38 this even closer bond with my dad, I’ve worked for this now for two and a half years.”
0:53:43 I was exhilarated that night, and I mean on it, and so were the other five guys, everybody.
0:53:48 Why, when you look back with the wisdom that you have now as to why you joined that life,
0:53:52 I know your father was a catalyst in some respects, but I imagine it’s probably a bit
0:53:55 more complex than it just being about your father.
0:53:58 What were your genuine motivations?
0:54:02 You know, quite honestly, I didn’t aspire to be a mob guy.
0:54:06 I mean, even though I admired my dad, it’s not the path that I wanted to take.
0:54:09 It didn’t, I didn’t say, “Wow, I wish I could do that.”
0:54:13 You know, and it’s kind of odd because a lot of the young people I speak to now, I
0:54:18 use gang bangers, I go into juvenile halls in prisons, and they say the same thing, “Wow,
0:54:22 you guys had all the money, you had all the power, you had the cars, you had the women,”
0:54:27 and it turned them on, and that’s what wanted, they wanted to be that guy.
0:54:28 I didn’t have that feeling.
0:54:32 Maybe because I grew up with it, maybe because that was my dad.
0:54:36 You know, we didn’t grow up poor, we weren’t wealthy, but we didn’t really, you know, want
0:54:37 for anything.
0:54:42 We had roof over our head, we went on a vacation every once in a while, so we didn’t struggle
0:54:44 financially in that regard.
0:54:47 So I mean, it’s not something I aspired to be.
0:54:49 It was strictly, strictly to help my dad.
0:54:50 Really?
0:54:51 Yeah, it really was.
0:54:55 Then of course, as I get into the process, well now, I want to complete it.
0:54:58 I want to become that made guy, I’m working for it.
0:55:02 You know, it’s like anything I do, you know, I want to complete it, I want to succeed.
0:55:07 So that became part of it, and then, you know, because watching my dad is one thing, going
0:55:11 through the process, understanding what the life is about, being around the other guys
0:55:16 that were mentoring me, now I started to really get an understanding of the life.
0:55:25 Dare I say, you sound like you were maybe slightly different in the sense of your intentions
0:55:30 of being there were slightly different from those around you in that life.
0:55:34 What were everybody else’s intentions, what were their motivations, and I was wondering
0:55:38 as you were speaking about the different personality types you must have encountered
0:55:39 in that life.
0:55:43 I’ve heard you say before, there are two types of people in the mafia.
0:55:47 People who enjoyed killing, and people who were just following orders.
0:55:48 Which camp were you in?
0:55:51 Oh, definitely following orders.
0:55:56 I mean, I was, listen, there was some, you know, I can mention his name because everybody
0:55:57 knows it, isn’t it?
0:56:00 But there’s a guy by the name of Roy Demayle, I don’t know if you ever heard that name.
0:56:06 Roy was, you know, he was a serial killer, no question.
0:56:12 But what I say about Roy, and I knew him, Roy would have been a serial killer if he wasn’t
0:56:13 in a mafia.
0:56:17 The mafia didn’t make him a serial killer, that’s just who he was, I mean, he enjoyed
0:56:18 it.
0:56:20 You know, and there were guys like that.
0:56:21 He enjoyed it.
0:56:22 I think so, had to.
0:56:23 Because how could he do that?
0:56:27 I mean, a couple of hundred murders.
0:56:35 And if you know, he had a place called the Gemini Club, it was a club that he had, and
0:56:40 they described the way they would kill, because some people became informants that were involved
0:56:41 with him.
0:56:47 And I mean, killing people, chopping up bodies, I mean, it was gruesome, you know, I mean,
0:56:52 you’re a different kind of human being if you’re doing stuff like that, you know.
0:56:54 Have you, have you, your experience in the mafia must have taught you something about
0:56:58 the nature of humans and what we’re capable of?
0:57:03 Because we all walk around thinking that we’re quote unquote good.
0:57:07 And that we are just, we were born with this perfect sort of moral compass, and that none
0:57:13 of us are capable of doing violent things or morbid things or amoral things, but you
0:57:15 must have a slightly different perspective on that.
0:57:17 Yeah, not true at all.
0:57:18 I think just the opposite.
0:57:24 I think we all have something in us that, you know, if we’re triggered in the right way,
0:57:25 we can, we can do damage.
0:57:26 Let’s put it that way.
0:57:29 I’ve seen that my whole life.
0:57:33 Sometimes for the right reasons and sometimes for the wrong reasons.
0:57:36 You know, obviously, if you’re in defense of your family, of your friend, I mean, you,
0:57:42 you might do some horrible things to, to somebody who’s trying to victimize them.
0:57:46 But there’s others that, you know, just do it because they can do it.
0:57:47 And I’ve seen that.
0:57:48 I’ve seen both.
0:57:52 Do you think things like murder are part of human nature?
0:57:55 Yes, absolutely.
0:58:00 I do believe that.
0:58:04 I mean, you know, and I want to be clear on this, be careful on this.
0:58:07 Murder is murder.
0:58:08 Murder is murder.
0:58:11 The reason you commit it is another thing.
0:58:15 But listen, you go into the military, you’re killing people on the other side.
0:58:16 Why are you doing it?
0:58:19 Well, I’m defending my country and I get it and I understand that.
0:58:23 And that’s a noble thing, supposedly, right?
0:58:24 But you’re still committing murders.
0:58:25 You still haven’t in you.
0:58:27 You could have been the nicest guy in the world.
0:58:28 Okay.
0:58:31 You could have been the most laid back, soft person in the world.
0:58:32 You go into the military.
0:58:34 They’re going to teach you to be a killer and you’re going to do it.
0:58:41 So you have it in you, you know, um, it’s a tough thing.
0:58:47 But I think, I think everybody has the capability of doing something, doing damage.
0:58:49 Let’s, let me use that word.
0:58:53 How have you been affected by what you saw?
0:58:57 Because I can imagine your eyes have seen, seen some things that mine absolutely haven’t
0:59:03 and it’s, it’s impossible to think that one can just shake that off.
0:59:08 You know, I’ve been blessed in a way that sometimes my wife gets upset with me that
0:59:12 I can compartmentalize things pretty well.
0:59:14 And I think it’s the result of being in that life.
0:59:17 And I think this is what triggered it for me, Steve.
0:59:22 I had a fella, when my dad went to prison, he was a, they called him already the animal.
0:59:24 He’s a real tough guy, right?
0:59:26 He’s a Jewish guy.
0:59:27 But I loved him.
0:59:29 My second dad for me, my father and him were very close.
0:59:34 When my dad went away, he kind of again took not only me, but my whole family very close
0:59:35 with his family.
0:59:36 He had younger kids.
0:59:39 His wife was, was wonderful.
0:59:42 And um, he got murdered.
0:59:43 I was young.
0:59:45 It was 17, 18 years old and he got murdered.
0:59:46 No, I’m sorry.
0:59:47 I’m sorry.
0:59:49 It was when my dad first went into prison.
0:59:51 So I was 19 or 20.
0:59:57 And um, I walked into the funeral parlor, I’ll never forget.
1:00:01 And his sister came up to me and hugged me.
1:00:04 And she said, you need to come with me.
1:00:07 You need to look at what these animals did to my brother.
1:00:08 I’ll never forget the words.
1:00:11 The coffin was closed.
1:00:14 And she opened the coffin and he was unrecognizable.
1:00:18 There’s a guy I loved.
1:00:22 I didn’t faint, but it got to me.
1:00:23 It really got to me.
1:00:27 I’d never seen anything like that before in reality, especially somebody I really cared
1:00:28 for.
1:00:29 I really loved.
1:00:31 And it did have an impact on me.
1:00:33 There’s no question.
1:00:38 But somehow I was able to get beyond that as a young person.
1:00:43 I don’t know what that says about me in that regard.
1:00:47 And I’m able to do that about certain things.
1:00:51 You know, even if it’s wrong, this was wrong, but I can’t sit on it.
1:00:52 I can’t let it get to me.
1:00:55 I can’t, I got to overcome it.
1:01:00 And I think that was a, that was a defining moment in my life to be able to move that
1:01:06 and then continue to move into the life because I said, this is part of it.
1:01:10 Do you regret that she did that, that she showed you him?
1:01:14 Yeah, I didn’t need to see that.
1:01:15 I didn’t need to.
1:01:16 She did it out of love.
1:01:23 She didn’t do it out of, because she loved me and she was your sister, devastated.
1:01:27 And I think she felt close enough to me because she knew how I cared about Artie and how he
1:01:28 cared about me.
1:01:36 So she just, it was grief, no other reason, you know, was a sincere move that she did.
1:01:38 But I didn’t need to see that.
1:01:43 And you know what, there’s times when I have visions of that.
1:01:48 My wife, you know, I have a tendency in my sleep, things don’t come out of me when I’m
1:01:52 awake, but when I’m in my sleep, she says, you know, you had a fight last night.
1:01:53 Who was it with?
1:01:58 And it happens fairly often, you know, more than I think a normal person.
1:02:01 But I don’t remember.
1:02:02 I wake up, hey, I’m fine.
1:02:05 You see him in your sleep.
1:02:12 I have, yeah, I have, again, that was like, boom, you know, and something just impacts
1:02:15 you in a way, like, whoa.
1:02:24 Compartmentalizing sounds like a good short-term strategy to things, to grief, to traumatic
1:02:25 events and things.
1:02:30 But I don’t know if I believe one can truly compartmentalize something forever without
1:02:33 it rearing its head somewhere else.
1:02:37 I almost see it like kind of like whack-a-mole, like I might be able to shut it down in this
1:02:41 part of my life, but it’s probably going to emerge over here in some other way.
1:02:42 I agree with that.
1:02:48 I think when something is so severe, even at that moment, I think it could, it could
1:02:51 last and come out in different ways.
1:02:56 You know, you know, I mean, another thing, I mean, there was a very dear friend of mine.
1:03:00 You know, it was like a brother to me and he ended up getting killed.
1:03:06 And that had an impact on me because I honestly tried to save him and I couldn’t.
1:03:07 Yeah.
1:03:12 Because he, without getting into the details, he did something that was total violation
1:03:19 of our life and he lost his life as a result of it and I couldn’t save him.
1:03:22 I tried, but I couldn’t.
1:03:23 He was in the mafia.
1:03:24 Yeah.
1:03:29 So there was a sit-down, I’m presuming, and it was decided that he wasn’t going to live.
1:03:30 Yeah.
1:03:32 Were you in the sit-down?
1:03:37 I was in, I was in a number of sit-downs in my life, you know.
1:03:42 Yeah, it was, it was a tough one.
1:03:46 You know, one of the horrors of that life is, you know, you make a mistake, your best friend
1:03:51 walks you into that room, you don’t walk out again and throughout the course of my life,
1:03:52 I’ve seen that.
1:03:53 Yeah, obviously.
1:03:56 I’ve seen guys that, you know, here one day gone the next.
1:04:00 And it’s, it’s one of the evil parts of that life.
1:04:02 There’s no question.
1:04:05 And I saw guys that, that died for the wrong reasons.
1:04:09 You know, it’s like anything else, you know, in, in the corporate world, you have greed
1:04:13 and you have backstabbing and all of that, but you lose your job, you lose some money,
1:04:14 you move on.
1:04:18 In that life, the consequences are severe.
1:04:26 So I was thinking about my best friend and I was thinking if my best friend did something
1:04:32 which was disrespectful in some way, I don’t know, he stole something, maybe he, something
1:04:33 even more extreme.
1:04:38 He slept with my sister.
1:04:43 You know, I wouldn’t want him to die.
1:04:45 No, you wouldn’t want him to die.
1:04:48 But in the life you came from, he would, he would die.
1:04:51 It’s, it’s a, it’s the most severe policy.
1:04:54 I’ll tell you this, I’ll tell you how severe it is.
1:04:58 There’s another guy, you know, and I’ll have to mention his name is two brothers that were
1:05:01 made guys in that life and I was friendly with them both.
1:05:05 One of them happened to be in our family, the other one was with another family.
1:05:12 But I drove him home to Brooklyn one day and he got out of the car and I said, I’ll see,
1:05:14 he said, no, wait, wait, don’t leave yet.
1:05:16 I said, okay, I waited.
1:05:20 So he opened the door of his house and he looked in and like he was looking at something.
1:05:25 I wasn’t really paying attention, but then I seen him close the door and come out and
1:05:28 he got in the car and I said, what happened?
1:05:30 He said, well, nobody’s home.
1:05:31 But that’s your house.
1:05:32 I mean, nobody’s home.
1:05:34 Why doesn’t somebody have to be home?
1:05:35 And he said, I can’t go in my house.
1:05:38 I said, what do you mean?
1:05:44 Well, his father had been caught fooling around with somebody else’s wife or daughter at the
1:05:50 time and him and his brother were given the contract and he killed his father.
1:05:54 And he said, anytime I walk in the house, if I’m alone, the ghost of my father is in
1:05:56 there and haunts me.
1:06:01 So he said, I haven’t been in my house alone in 20-some odd years.
1:06:05 He killed his own father.
1:06:12 Now I want to, you know, I don’t want to, how should I say this?
1:06:17 I don’t want to give the impression that that’s what the life is all about every day and all
1:06:18 the time.
1:06:23 It’s not, but there are extreme cases where these things happen and that’s what makes
1:06:24 it a bad life.
1:06:29 And I call it an evil life because families are destroyed as a result of this.
1:06:35 I don’t know any family of any made member of that life that hasn’t been devastated,
1:06:36 including my own.
1:06:37 Now not my wife and kids.
1:06:39 I’ve been able to spare them of that, praise God.
1:06:45 But my mother, 33 years without a husband, when she passed away in 2012, her relationship
1:06:51 with my dad, ugly, because she blamed him for everything that went wrong, rightfully so.
1:06:54 He was gone, only 40 years my dad did on that 50.
1:06:55 So what went wrong?
1:07:01 My sister, 27 years old, dies of an overdose of drugs.
1:07:07 My brother, 25 years of drug addict, Steve, you don’t know what I had to do to save his
1:07:09 life so many times.
1:07:14 Kid, you know, drug addict, if he wasn’t my brother and my father’s son, he wouldn’t
1:07:16 have made it.
1:07:18 My younger sister, 40 years old, she died young.
1:07:20 She was never mentally stable.
1:07:23 The whole family was devastated.
1:07:26 And my father ended up doing 40 years out of 50 in that prison.
1:07:30 He was out a few times on parole, but 40 years out of the 50.
1:07:32 His life destroyed, basically.
1:07:37 So any lifestyle that does that to a family is a bad life, it’s an evil life.
1:07:42 And I don’t know any family of any member that hasn’t met a similar fate in some way,
1:07:43 shape, or form.
1:07:45 So, you know, I came to that conclusion.
1:07:48 I said, this is bad.
1:07:52 And what got me out of it, you know, I met a young girl and I fell in love with her.
1:07:53 She was 20 years old.
1:07:57 My wife, we married 39 years this week.
1:08:00 I said, am I going to do this to this girl and marry her?
1:08:02 I’m a major target.
1:08:05 I’m never going to get away with this long term.
1:08:07 I had huge bulls on my back.
1:08:09 I went to trial five times.
1:08:12 I had seven indictments, arrested 18 times.
1:08:13 They were never going to let me go.
1:08:17 They had a 14 agency task force that was assigned to put me in jail forever.
1:08:19 It’s all documented.
1:08:20 So I said, what am I going to do?
1:08:24 I’m going to marry this girl and in two years, I’ll be in jail for the rest of my life.
1:08:29 So that’s what just started to give me, I got to get away from this.
1:08:36 Do you think you would have gotten away from it just with the well of love alone?
1:08:38 No.
1:08:45 If it was, you know, I really thought about this myself so often, you know, I had an incident
1:08:51 where my dad actually betrayed me and it was devastating to me.
1:08:55 And it made me think, I said, if this life can separate father and son, what do I really
1:08:56 have here?
1:08:57 What do we really have?
1:08:59 What are we doing here?
1:09:04 And I didn’t meet my wife until two years after that.
1:09:09 But I don’t, if that act of betrayal didn’t happen for my dad, I don’t know if I would
1:09:14 have ever left the life because the pull he had on me was very strong.
1:09:17 I don’t know if I would have walked away.
1:09:22 But I think that had to happen to kind of separate me from him and really make me understand
1:09:27 that this life, if it could separate us, what is it?
1:09:29 What was the betrayal?
1:09:33 I was called into a room one night, it was over money and there was an article that came
1:09:38 out in a Long Island newspaper, I think it was a Long Island press out of circulation
1:09:44 now that said I was becoming powerful enough to take over, to stop my own family, break
1:09:46 away from the Columbus, stop my own family.
1:09:48 No truth in it whatsoever.
1:09:50 Some reporter just made it up because I was doing well.
1:09:53 I had a jet plane, a helicopter, a big crew, I was in the media.
1:09:58 What was your net worth and how old were you?
1:10:03 When I walked away from that life, I was 34, I was around 30 at that point, 29, 30.
1:10:05 Do you know what your net worth was?
1:10:10 I have no idea because I had a lot of cash, I was in a millions for sure, it was a lot
1:10:11 of money.
1:10:15 And then it was saying that I had defrauded the government at $2 billion, it wasn’t $2
1:10:19 billion, it was a lot of money, but they always exaggerate.
1:10:24 So now guys on the street are starting to get a little $2 billion, it’s going family,
1:10:28 I had the Russians, I had organized the Russians with me, we had a very strong crew, a lot
1:10:30 of guys around me.
1:10:37 So I think they walked me into that room one night and my father was in there before me
1:10:43 and I mean, this story can take an hour, so I don’t want to hold you up with it, but
1:10:52 the bottom line is I talked my sense into them and said, basically, I’m bringing you
1:10:57 all this money and I’m being put on the spot for this, I said, I’m taking all the risk,
1:11:02 nobody else is in jeopardy here, these are my guys, nobody knows who you are.
1:11:07 I purposely kept my guys away from them so that if my thing ever blew up, we wouldn’t
1:11:10 be hurting any of the guys in the family.
1:11:13 And I said, and now I’m being questioned, I said, they write an article about me, all
1:11:17 of a sudden it’s true, they write about everybody else, it’s false.
1:11:22 So I started to get angry with the boss, you don’t do that, you know, you never are trying
1:11:26 to master, you know that principle, and I’m not like for sure.
1:11:29 So I calm myself down, I said, okay, I’m walking out of here, everything’s going to
1:11:30 be all right.
1:11:34 And then we finished up and we’ve glass and wine, everything’s great, you know, the
1:11:35 usual thing.
1:11:40 And then it wasn’t until I got in the car with the guy that drove me there, who I knew
1:11:43 my whole life, he was a captain along with me.
1:11:47 And I got in the car and I got very upset with him, I said, you knew, you didn’t tell
1:11:51 me what was happening here tonight, I was walking into a trap and you don’t prepare
1:11:54 me, you don’t say anything to me, you know what he said, Steve?
1:11:58 He looked at me and he said, if it was the other way around, would you have told me?
1:12:05 And I said, you smart guy, and I said, no, I said, Michael, you know the life as well
1:12:12 as anybody, you grew up around the best, I said, okay, I go to get out of the car and
1:12:16 he grabs my hand, my arm, and he says, I’m going to tell you something, you’re not going
1:12:19 to want to hear this, but it’s the truth, I am your friend.
1:12:23 He said, we live by a certain code, but I am your friend, I said, what?
1:12:26 Your father was in there before you tonight, he didn’t help you one bit, he hurt you in
1:12:27 there tonight.
1:12:33 And I was like, devastated, I said, what do you mean?
1:12:37 And I said it to myself, I didn’t ask him, I couldn’t even answer him, I was starting,
1:12:41 I got out of the car and was walking towards my car and I started to think, knowing my
1:12:47 father so well, I said, I know what he did, hey, my son is stealing, he does everything,
1:12:51 I’m on parole, I don’t know what he’s doing, I have no idea, he just kind of took the high
1:12:56 road and left me on my own, instead of standing up for me, because we were both captains at
1:12:57 that point.
1:13:01 My dad could have forcefully said, I’ll dare you, my son would never rob me, he could
1:13:04 have really came out, but he didn’t, I was really on my own.
1:13:06 And I could have been dangerous.
1:13:11 Again, the traps that they set up for you during that time, because believe me, they
1:13:16 would have loved to take over my business, and you got to watch for that.
1:13:21 So the traps that were set up, fortunately I was able to navigate them, but it really
1:13:24 was devastating, because I said, how could that happen?
1:13:28 You were running multiple businesses at that point, not just the fuel business.
1:13:34 No, I had, well, I had a legitimate business, I had two automobile agencies, I had a Mazda
1:13:40 dealership, very successful, I had a Chevrolet dealership, successful, I had a leasing company,
1:13:44 I had a film production company at that time, I was making movies, I made about 30 films
1:13:48 during that time, all horror exploitation films, they were big at that point.
1:13:52 I had a number of restaurants that I was involved in.
1:13:57 I had a video shop and video, you know, cassettes and everything were big, didn’t compete with
1:14:01 Blockbuster, but we had a good neighborhood spot, you know, so I had a lot of things going
1:14:02 on.
1:14:06 I had a lot of money on the street, I was lending money out to a lot of my own guys, I’d lend
1:14:09 it to them, they in turn would lend it to somebody else.
1:14:12 You know, so I mean, I had a lot going on.
1:14:15 And did you have to pay a tax to the mafia for earning money?
1:14:17 Did you have to then pay the mafia some of that money?
1:14:19 If it was illegitimate, yes.
1:14:20 Okay, so if it’s legal, no.
1:14:21 If it’s legal, no.
1:14:23 Unless they contributed in some way and they didn’t.
1:14:26 My dealerships were mine, I didn’t owe them anything.
1:14:30 You know, my film company was mine.
1:14:33 But anything I had on the street, yes, you have to pay up.
1:14:35 How did being part of the mafia help you in business?
1:14:40 Could you just, you told me the gas station story, I imagine you weren’t strong-arming
1:14:42 your way all the time into business.
1:14:43 Or were you?
1:14:46 You didn’t have to strong arm, you know.
1:14:51 Listen, the Mazda agencies that I got, people knew who I was, you know, I was going broke.
1:14:52 I didn’t have any money.
1:14:54 I was on trial a couple, I was broke.
1:14:58 But I told the guys, listen, I understand the business, I’m very aggressive.
1:14:59 Give me the place.
1:15:01 You know where my father is, you know.
1:15:02 Ah, you got it.
1:15:03 I’m going broke.
1:15:05 So he gave me the dealership, basically.
1:15:09 And then through a series of things, I was able to get floor planning.
1:15:12 I mean, it was a whole, I worked hard, Steve.
1:15:14 I was seven-day-a-week working guy.
1:15:15 Worked hard.
1:15:20 And I kind of understood certain things, like, you know, I, right away, there was a guy in
1:15:22 general electric credit, you know.
1:15:27 I went to him, I knew he kind of was fascinated with the life.
1:15:29 And I said to him, look, I need a floor plan for my cars.
1:15:30 I don’t have any money.
1:15:33 I said, I need a couple of hundred thousand dollars, I got to be able to buy cars from
1:15:34 Mazda.
1:15:36 I said, I’ll give you so much of your car.
1:15:40 I said, you floor plan me, I’ll play it straight with you.
1:15:42 Every car I sell, I’ll give you a couple of hundred bucks.
1:15:43 He was in troll.
1:15:44 He floor planned me.
1:15:45 I got the floor plan.
1:15:46 What’s the floor plan?
1:15:52 The floor plan is financing to buy the cars from the manufacturer so you can put them
1:15:53 on your yacht.
1:15:54 Oh, okay.
1:15:55 They don’t give you credit.
1:15:56 You got to buy them.
1:16:00 When does it all come crashing down for you?
1:16:07 Well, came crashing down really, like, I had went to trial five times and is either dismissed
1:16:08 or quitted in every case.
1:16:10 I beat them five times.
1:16:16 But it came crashing down in the gasoline tax case, my partner, who he and I developed
1:16:17 this scheme together.
1:16:19 He was really the brains of it.
1:16:20 I was the polish.
1:16:26 I knew how to do certain things that he couldn’t do, but he came up with the scheme.
1:16:27 I brought the accountant in.
1:16:29 I brought a certain strategy in.
1:16:34 I brought people to the table and I made sure nobody messed up and that we got the right
1:16:35 money.
1:16:40 I was the expansion part of the business, you know, and he became an informant.
1:16:45 He got in trouble on an unrelated case and they told him, listen, you’re going to jail
1:16:47 forever unless you give us Michael.
1:16:49 And that’s when it started to come down on me.
1:16:52 I took a plea to the gasoline case.
1:16:55 Even though he had testified against me in a prior case and I was acquitted, we destroyed
1:16:56 him on the stand.
1:16:58 He wasn’t a good witness.
1:17:01 But part of my strategy, I’ll take a plea.
1:17:02 I’ll marry.
1:17:03 I knew my wife at that point.
1:17:04 I’m going to marry this girl.
1:17:06 I’ll get a lower sentence by taking a plea.
1:17:08 I’ll give the government back some money.
1:17:10 I gave up my plane, my helicopter, the whole bit.
1:17:11 Take it.
1:17:12 Forfeitures.
1:17:16 I had 5 million in forfeitures and 15 million in restitution to pay them.
1:17:23 So it was part of my strategy to take a plea, do some time, give them some money, move out
1:17:27 to the West Coast to marry this girl and then try to get out of life.
1:17:30 It’s part of my strategy, really.
1:17:32 How did you feel about him?
1:17:36 You know, I’m going to tell you God’s honest truth.
1:17:41 He was 6’4″, almost 6’5″, 450 pounds.
1:17:42 Big guy.
1:17:44 He wasn’t a sloppy fat.
1:17:46 He was a big guy, right?
1:17:50 We were together seven, eight years, never had an argument.
1:17:52 His kids called me Uncle Michael.
1:17:57 I was married before for a short time and my young kids called him Uncle Larry.
1:18:00 We made millions together.
1:18:01 But I knew he was weak.
1:18:04 I knew if he ever got in trouble.
1:18:09 And look, when he got in trouble, they said to me, “We’ll take care of him for you.”
1:18:11 And I said, “Listen, I’m going to fight him.
1:18:12 His wife.
1:18:13 I know his family.
1:18:14 I can’t do it.”
1:18:16 I said, “I’ll fight him in court.”
1:18:20 They were upset with me for making that decision and that was my decision.
1:18:22 I said, “I’ll fight him in court.”
1:18:26 And that’s what happened.
1:18:30 How did you feel about him?
1:18:36 It’s almost like I couldn’t even be really upset with him because we got along so well.
1:18:37 We made so much money.
1:18:42 I just knew he was weak, so, you know, I learned one thing, Steve, I try not to put the blame
1:18:44 on anybody else.
1:18:48 Anything that goes wrong, I take responsibility for personally.
1:18:50 I shouldn’t have known better.
1:18:53 Even if some guy does me wrong, why didn’t I figure that out?
1:18:54 Why didn’t I know this?
1:18:58 I always try to take responsibility so I don’t make the same mistake again.
1:18:59 It’s worked for me my whole life.
1:19:06 When you start playing a blame game, it’s a sign of weakness in my view.
1:19:10 And you know, if you accept responsibility for everything, even when it really isn’t
1:19:13 your fault and you say, “I shouldn’t know him better, come on.
1:19:14 How did I do this?
1:19:16 Why did I let this guy take advantage of me like this?”
1:19:20 You know, until right now, I have a situation now, I’m saying the same thing.
1:19:21 My fault.
1:19:22 What am I going to do?
1:19:23 Get mad.
1:19:29 So, you know, it’s just the way I operate, so was I really upset with him?
1:19:30 Like, you know?
1:19:31 No.
1:19:35 When you say you knew he was weak, how are you defining weakness and strength?
1:19:38 I knew if he got in trouble, he wouldn’t stand up.
1:19:39 He would cooperate.
1:19:41 He didn’t want to go to prison.
1:19:43 He wasn’t a guy that was going to do jail time.
1:19:46 I knew that.
1:19:52 And my other guy, you know, one of the things is my boss always wanted to meet him.
1:19:56 And I said, “I know why they wanted to meet him, you know, in case of anything, they would
1:19:58 take him away from me, right?”
1:20:02 I said, “I’m not going to make him meet him because he’s weak.
1:20:06 If we ever get, he’s going to give up everybody, so why would I make him meet you, and then
1:20:09 you’re going to blame me for introducing him to you?
1:20:10 Strategy, right?
1:20:12 They couldn’t say no to that.
1:20:13 They couldn’t say no.
1:20:14 And I said it in front of people.
1:20:17 I said, “I’m telling you, this guy is not going to stand up.
1:20:21 When I have a problem, he’s my problem, I’ll take care of it my way.
1:20:25 But I’m not going to introduce him to people that he can put in trouble, no way.”
1:20:27 And they couldn’t argue with that.
1:20:29 It was part of my strategy.
1:20:34 So when he snitched, effectively, did they not want to take care of it?
1:20:35 Oh, absolutely.
1:20:36 Yeah.
1:20:37 They said, “We’ll handle it for you.
1:20:40 You know, turn us, you know, let us know.
1:20:45 They wanted him out of the picture, so they didn’t want this to end because they figured
1:20:50 it, if he’s gone, I can still keep this going.”
1:20:54 How easy was that for them to order someone’s murder?
1:20:58 Because it sounds so matter-of-fact, like, “Oh, we’ll take care of this.”
1:21:04 The boss had total, how hard was it for the boss to order a murder and then have it executed?
1:21:05 Yeah.
1:21:07 It wasn’t hard at all.
1:21:09 It was not hard at all.
1:21:14 Especially it was with somebody within our life, it wasn’t hard, unfortunately.
1:21:18 So the boss could just say, “Take care of him,” and then someone would go and do it?
1:21:19 Absolutely.
1:21:20 No questions asked.
1:21:24 The boss, at that point, say, “He’s going to go,” and then you just sign it to somebody
1:21:27 and then it’s up to them how they handle it.
1:21:29 What if they didn’t handle it?
1:21:30 They’d be in trouble.
1:21:32 They’ve got to handle it.
1:21:34 Was there ever an instance you can recall why someone didn’t handle it?
1:21:38 Well, it could have been an aborted attempt.
1:21:43 And if it was a legitimately aborted attempt, you know, you’re normally not going to be
1:21:48 held responsible for that, but if you’re given a job, you’d better get it done.
1:21:49 Let’s put it that way.
1:21:51 Or you’re going to be responsible?
1:21:52 In some ways, yes.
1:21:57 You could be, especially if that person goes on to do something hurtful to everybody else.
1:22:01 Eventually, you do get sent to prison.
1:22:02 You take a plea deal.
1:22:03 Yeah.
1:22:04 What’s your plea deal?
1:22:07 I pled to, it was a racketeering case.
1:22:16 The underlying act was tax fraud and two counts that I pled guilty to, racketeering, conspiracy,
1:22:23 and 10-year prison sentence, $15 million, $14.7 million in restitution, $5 million in
1:22:24 forfeitures.
1:22:27 Don’t leave you with any money?
1:22:29 Well, yes.
1:22:34 Because in negotiating the plea, I was able to keep certain things and not.
1:22:38 I said, “Listen, if I’m going to take a plea, my wife’s not going to go to work.
1:22:41 I’m going to make sure of my wife, my kid, they’re all okay.
1:22:44 So I’m going to keep some of the money.”
1:22:50 So when you’re negotiating a plea, my lawyer, he was able to at least give me enough.
1:22:52 My wife never had to go to work when I was in jail.
1:22:56 Did I was wondering this because a lot of the things you described sound like they were
1:22:57 done in cash?
1:23:01 A lot of cash, no question.
1:23:04 But there was a lot of wire transfers and money sent in different places.
1:23:05 We had a lot.
1:23:06 Not everybody paid.
1:23:10 And you were selling to legitimate gas station owners.
1:23:13 They didn’t pay you in cash all the time.
1:23:17 And especially when you’re selling big volume, there was a lot of wire transfers, a lot of
1:23:18 wire activity.
1:23:20 What was the most cash you ever saw in person?
1:23:22 Oh, gosh.
1:23:23 I think the most I’ve ever seen is like 10K.
1:23:24 10K?
1:23:26 Well, I’ve just never seen a lot of cash.
1:23:28 In my lifetime, I don’t even have a wallet.
1:23:29 You don’t deal with cash.
1:23:31 I just have my phone, say.
1:23:35 You know, probably 40, 50 million around there.
1:23:36 In cash?
1:23:37 In cash, yeah.
1:23:38 Yeah.
1:23:41 You’ve seen 40 or 50 million in cash.
1:23:42 When was that?
1:23:45 Back in the ’80s, early ’80s.
1:23:46 Was it just in a room or something?
1:23:50 Yeah, it was in a room, yeah.
1:23:51 How big does a room have to be to have 40, 50?
1:23:56 That’d be pretty big because gas station money is small bills.
1:23:57 Okay, yeah, yeah.
1:24:01 I mean, listen, it got to a point with the cash where I used to come home and I used to
1:24:04 get the fives and ones and I used to give them to my wife, say, “Give this to your brothers
1:24:06 and sisters because I have no room for them.
1:24:08 There’s no place to put them.”
1:24:11 And I’d give her a couple of grandings and say, “Yeah, just give it out.”
1:24:15 We’d keep the ’20s and the ’10s.”
1:24:18 It was, you know, washing the money was an issue.
1:24:23 I mean, once my wife went to the bank and I gave her, I don’t know, thousands of dollars
1:24:29 to deposit and the banker said, “Why does your money always smell like gas?”
1:24:32 So my wife said, “I’m not going to the bank anymore for you.”
1:24:33 And she didn’t know I was doing anything wrong.
1:24:36 I never discussed it with her, never told her anything.
1:24:37 I said, “Hey, I’m in this business.
1:24:38 I’m a wholesaler.
1:24:39 We have a lot of cash.”
1:24:42 And she said, “You know, you go to a gas station, they pay with cash and have as many credit
1:24:45 cards as they have now.
1:24:48 So it came to a point I said, “All right, I’ll fix it.”
1:24:51 And I bought a refrigerator and I put baking soda in the refrigerator with the cash and
1:24:54 that took the smell out.
1:24:57 And she said, “I’ve never seen anything like that before.”
1:25:01 I said, “Well, you know, gas, nobody wants to smell gas, you know, but I made everything
1:25:02 legitimate out of it.
1:25:04 I never told her a thing that was going on, never.”
1:25:09 Did you know, I always think when I read stories like this that if I was in that moment,
1:25:13 I would live in a permanent state of fear that I might go to jail.
1:25:16 So I’d take, I don’t know, a couple of million and bury it somewhere.
1:25:19 You’re nodding, is that what you did?
1:25:26 Well, listen, I was resourceful in that regard, but you know, your plans don’t always work
1:25:27 out the way you want them to.
1:25:32 I’ll tell you one thing that really hurt me bad, I hired a lawyer that had just come
1:25:34 out of the government, the prosecution’s office.
1:25:39 He was, as a matter of fact, he was almost on one of my cases, but he wasn’t, so there
1:25:40 was no conflict.
1:25:44 But he just came out of the Eastern District of New York, which was Brooklyn, where my
1:25:46 cases were, most of them.
1:25:47 And so I hired him.
1:25:49 And I said, “John, I need one thing from you.
1:25:53 I want to know when I’m going to be arrested or locked up or indicted on this gasoline
1:25:54 case.”
1:25:58 Because this was after my pond, it became a snitch.
1:25:59 And he said, “I’ll never forget.”
1:26:01 He said, “Don’t worry about it.
1:26:03 June of ’86, that’s when it’s going to happen.
1:26:04 You’ve got time.”
1:26:05 Right?
1:26:07 And this was like the middle of ’85.
1:26:08 I said, “Great.
1:26:10 I got married in July of ’85.”
1:26:11 Right?
1:26:12 I said, “Great.
1:26:13 I’ve got time.
1:26:14 I have my own plan.
1:26:17 I was moving things around, but I was figuring I had seven, eight, nine months.
1:26:23 Well, I got indicted in December of that year and Nobel.
1:26:28 So they kind of derailed a lot of my plan and strategy because I got locked up six months
1:26:30 earlier than I thought.
1:26:33 And so that was hurtful.
1:26:34 I can tell you that.
1:26:36 What was your plan?
1:26:39 I was moving a lot of money around, right, honestly.
1:26:42 Moving a lot of money around at different places and-
1:26:43 Physical money or?
1:26:44 Yeah.
1:26:46 Yeah.
1:26:48 And money that I had put in certain places.
1:26:54 I was taking it out and I was putting it so I said, “I never have to worry about anything
1:26:55 again.
1:26:58 I’m going to have to sit on this cash.”
1:26:59 There was another thing happen.
1:27:05 My partner and I had a bank in Austria and we were taking the federal tax money, nine
1:27:10 cents, and we were just putting it in that bank and we opened up a bank account.
1:27:11 He had half the number.
1:27:13 It was a numbered account.
1:27:14 He had half the number.
1:27:15 I had half the number.
1:27:17 Neither one of us knew the other half, right?
1:27:18 We just did it.
1:27:19 I always came up with that.
1:27:21 I said, “Let’s make sure we have no temptation.”
1:27:24 It was more for him than for me, right?
1:27:28 And we had about $33 million in that account.
1:27:33 When he became a snitch, I got a hold of his son, Larry, Jr., his name was Larry.
1:27:37 And I said, “Tell your father, I’ll fight him in court.
1:27:38 Don’t give up the money.
1:27:39 It’s all money.
1:27:40 It’s for you, your mother.
1:27:41 But don’t give up the money.
1:27:45 Whatever happens, we’ll worry about the court situation.”
1:27:48 Well, he testifies against me.
1:27:52 He becomes an informant, goes to hope, he never gives up the money, never gives up the account.
1:27:55 He testifies against me in a Giuliani case.
1:27:56 I get acquitted.
1:27:58 The jury didn’t believe him, right?
1:28:00 We destroyed him on the stand.
1:28:05 So now the government in the Eastern District, the other side in Brooklyn, said, “You’re worthless.
1:28:06 You couldn’t get a conviction on him, Francis.
1:28:07 You’re worthless.
1:28:08 We’re throwing you out at a program.
1:28:10 You’re done.”
1:28:11 He gets scared.
1:28:12 He says, “Wait a second.
1:28:13 There’s more.”
1:28:16 He gives him the half of the number.
1:28:18 The FBI goes to Austria.
1:28:19 True story.
1:28:22 He goes to Austria and says, “It’s my few money.
1:28:25 We have half the account number.
1:28:26 We want it.”
1:28:28 Austria says, “I don’t care what money it is.
1:28:29 You come with the full account number.
1:28:31 You’re not getting anything.”
1:28:32 It tells the FBI.
1:28:33 They didn’t care.
1:28:34 They wouldn’t give it up.
1:28:36 Austria, not Switzerland, Austria, right?
1:28:42 So now when I get indicted and then negotiating to plea, originally, they want to give me
1:28:46 $100 million fine and 25 years in prison.
1:28:49 That was what we were negotiating.
1:28:52 So my lawyer comes to me and says, “You’re never going to get the money.
1:28:53 It’s done.
1:28:54 It’s over.
1:28:55 It’s finished.”
1:28:57 He says, “Give me the account number.
1:29:00 It’ll help me negotiate the plea down.”
1:29:02 I give it to him.
1:29:08 They negotiated the plea from 25 years and $100 million down to 10 years and $15 million
1:29:10 with a $5 million forfeiture clause, right?
1:29:11 So he did.
1:29:15 It was very helpful in that regard, but we lost all that money.
1:29:16 That was it.
1:29:17 You know?
1:29:18 It was meaningful.
1:29:21 Not everything, but it was meaningful.
1:29:28 And when he cooperated, they gave him back $2.5 million out of that, $33 million.
1:29:30 So he profited a little bit out of it, at least.
1:29:32 Did you have anything buried in the ground?
1:29:33 Yes.
1:29:35 Physically buried in the ground?
1:29:36 In a safe.
1:29:37 Yes.
1:29:38 In a safe in the ground.
1:29:39 Saves.
1:29:40 I would say, yes.
1:29:41 Saves in the ground.
1:29:42 Yes.
1:29:45 Up until you were released?
1:29:46 They were there.
1:29:47 Let’s put it that way.
1:29:50 Because it’s what I think anyone with a brain would do, but if you don’t know the timing
1:29:51 of your…
1:29:52 Well, even if you didn’t…
1:29:56 I think if I was in that life, I’d live assuming that at some point, I was probably going to
1:29:59 have to do some time for something, so I’d bury it all over the place.
1:30:01 I will tell you this.
1:30:05 They believe that I have a lot of money stashed someplace to the point where they hired an
1:30:11 investigator who wrote a book about it just to go and investigate and search.
1:30:14 And this guy went around the world to different accounts that he thought I might have had money
1:30:15 in.
1:30:16 He wrote a book about it.
1:30:17 They couldn’t identify it.
1:30:18 They couldn’t find it.
1:30:20 But until today, I get plagued with that.
1:30:21 They say, “We know you got it.
1:30:23 100% we know you got it.
1:30:28 We just wonder when you’re going to go get it.”
1:30:32 I don’t respond to silly stuff like that.
1:30:36 Do you think you’re being followed and watched?
1:30:37 No.
1:30:38 No.
1:30:42 I mean, I think…
1:30:43 Let’s put it this way.
1:30:48 At any moment, you can get in their crosshairs again, and who knows.
1:30:52 But I don’t think they’re worried or concerned about me at this moment.
1:31:00 It’s not to say that that could not be a concern of theirs again.
1:31:02 But I don’t worry about that.
1:31:07 But you were just saying there that you said they are just waiting for me to go and get
1:31:08 it.
1:31:09 They think they’re just waiting for you to go and get it.
1:31:10 Oh, yeah.
1:31:11 I mean, retired agents have told me that.
1:31:12 Agents, okay.
1:31:13 So not the mafia.
1:31:14 Agents.
1:31:15 Yeah.
1:31:16 They absolutely think I do.
1:31:17 There’s no question.
1:31:18 A mafia.
1:31:19 That I know.
1:31:20 Yeah.
1:31:21 There’s guys that have told me that.
1:31:23 Told you what?
1:31:24 We know you have it.
1:31:26 When are you going to go get it?
1:31:29 When they say go get it, do they mean New York?
1:31:30 No.
1:31:34 Wherever the money’s buried or wherever it is, when is it going to appear?
1:31:38 I hear that consistently over the years.
1:31:40 Is it buried?
1:31:43 Let’s put it this way.
1:31:49 If it’s there, who knows if I’ll ever get to use it again, but we’ll have to see.
1:31:52 For all the businesses and entrepreneurs out there listening, you know how challenging
1:31:56 it can be to reach the right people, especially when it comes to B2B marketing.
1:31:59 That’s why I’m excited to share that LinkedIn ads who sponsor this podcast have the solution
1:32:00 for you.
1:32:03 In B2B, you’re not just doing business with one person.
1:32:07 You’re dealing with buyer groups who are teams of people making decisions together.
1:32:12 LinkedIn ads allows you to reach a vast professional network of over a billion members, including
1:32:17 a hundred million decision makers and ten million C-suite executives who make up these
1:32:19 buying groups.
1:32:22 You can precisely target them by job, title, industry, company and more.
1:32:26 With LinkedIn ads targeting and measurement tools built specifically for B2B, you’ll
1:32:29 be able to drive results and build meaningful relationships.
1:32:33 It’s no wonder LinkedIn is the highest returning paid social platform.
1:32:37 To help you get started, LinkedIn ads have kindly offered a $100 credit to launch your
1:32:43 first campaign, so go to linkedin.com/doac24 to claim your credit.
1:32:48 That’s linkedin.com/doac24 terms and conditions apply.
1:32:49 You went to prison though.
1:32:54 You’re in solitary confinement for a while while you’re in prison.
1:32:55 I can’t imagine.
1:32:56 I can’t imagine.
1:32:59 One of my recurring nightmares is going to prison.
1:33:01 I think it’s just like my deepest, darkest fear.
1:33:02 Really?
1:33:07 It’s specifically going to prison for something I didn’t do is one of my recurring nightmares
1:33:11 that will happen every couple of months and it’s just the worst feeling in the world.
1:33:12 That is a nightmare.
1:33:14 I mean, to go for something you didn’t do for sure.
1:33:17 Yeah, prison is, listen, it’s like anything else.
1:33:22 You’re going to know how to navigate the system as best you can and my father taught
1:33:23 me again.
1:33:27 He said, “Am I going to tell you three things that are going to help you when you go to
1:33:29 prison because you’re going to go one day?”
1:33:32 He said, “Three words that are going to go a long way.
1:33:35 Please, thank you, excuse me.”
1:33:39 And he said, “The reason for that,” he said, “All these guys in prison that never got
1:33:42 respect on the street, they want it all in there.
1:33:46 They want to show their people that they’re tough guys or whatever.
1:33:48 You bunk into somebody, excuse me.
1:33:51 You want to cut somebody on the line, go to eat, whatever.”
1:33:55 I said, “Do you mind, excuse me, please, if I can come in front of you, don’t ever
1:33:57 just get in front of them.”
1:33:59 And somebody hands you, “Hey, thank you.
1:34:00 Thank you very much.
1:34:01 Be cordial.”
1:34:04 And it really helped because I saw guys try to throw their weight around.
1:34:06 John Gotti tried to throw his weight around.
1:34:07 Don’t work in there.
1:34:08 Guys are doing life in prison.
1:34:11 They don’t care who you are, what have they got to lose.
1:34:14 But I never had a problem.
1:34:15 Never had a problem in prison.
1:34:18 I treated people that way.
1:34:24 And yeah, I did spend 29 months and seven days in solitary and honestly, not easy.
1:34:27 That was rough.
1:34:32 I saw a lot of guys that not do well and I don’t demean them for it.
1:34:33 Lights went out sometimes.
1:34:34 You heard a lot of things.
1:34:35 I’ve seen a lot of things in there.
1:34:38 The guys couldn’t deal with it for extended times.
1:34:39 It’s rough.
1:34:41 I’m dead set against it for young people.
1:34:43 I think it’s a form of torture.
1:34:46 We really hurt them emotionally.
1:34:51 And I’m against it unless somebody is such a danger to themselves or a danger to others.
1:34:53 I’m dead set against it.
1:34:55 But I got through it.
1:34:57 Why were you sent to solitary?
1:35:04 They were upset with me when I wouldn’t cooperate to the level that they wanted me to, especially
1:35:10 in one big case that they tried to get me to stand against a friend of mine that I refused.
1:35:13 And within a few days, I was back on a parole violation.
1:35:15 They locked me up and sent me right to the hole.
1:35:20 And I was in solitary the whole time, just getting even with me.
1:35:23 29 months and seven days.
1:35:24 In a row?
1:35:25 Yes.
1:35:29 I did 11 months in one place and then they moved me.
1:35:34 That took about two days and then put me in another place and I finished it up.
1:35:41 When you say that you heard grown men in there breaking, what do you mean?
1:35:48 Banging heads against the bars and just some other disgusting things you don’t want to hear.
1:35:52 Damaging themselves, hurting themselves just to get out of the hole.
1:35:59 I might see guys that did things to themselves to get out of the hole in jail and get sent
1:36:04 to the prison so they didn’t have to stay in that environment anymore.
1:36:06 It was just bad.
1:36:11 That’s nightmare stuff, it really is.
1:36:14 You’re quite uncomfortable talking about it, aren’t you?
1:36:19 Yeah, because it’s kind of demeaning and I’m not trying to come off that way.
1:36:21 I’m not saying I was a tough guy, I was able to handle it.
1:36:23 By the grace of God, I was able to handle it.
1:36:30 I had my days and my nights where you said, “God, it’s one long day, it never ends.”
1:36:35 I lost a lot of weight in there, I was down to, I’m like 190 something now.
1:36:40 I was 186 when I got out of there because I wouldn’t eat.
1:36:45 The food that they gave us, I got tome and poisoning a couple of times.
1:36:48 I said, “Hey, give me cereal, give me bananas and give me a cup of soup.
1:36:49 That’s all I want to eat.
1:36:51 I don’t want to eat anything else.”
1:36:53 I lived on that for quite some time.
1:37:01 I don’t want to make it sound that, I mean, it wasn’t some of these places where you don’t
1:37:03 have a toilet or anything else.
1:37:07 I mean, I’m sure there’s places around the world that are a lot worse, it could be, but
1:37:10 it’s just desolatary.
1:37:13 It wasn’t so much the conditions.
1:37:19 We had a sink, we had a toilet, you had your bed with a little mattress.
1:37:23 That was, it was just being solitary.
1:37:24 That’s hard.
1:37:31 Did you find yourself losing your own mind in there, and whatever that might mean?
1:37:32 No.
1:37:38 No, Steve, honestly, and I was pretty, I think I have a fairly strong constitution as something
1:37:45 in me, and that’s God-given, you know, I can’t say, I don’t know how.
1:37:49 Do you acquire something like that, or it’s just who you are, I don’t know.
1:37:51 But I was able to deal with it.
1:37:58 I mean, I had my bed nights in there, you know, and you just, fortunately, I had a Sony Walkman.
1:38:03 Music was, you have no idea, music was so soothing.
1:38:08 I remember one Christmas Eve, I had just gotten off the phone with my wife, and it was devastating,
1:38:12 the whole family was there, and it was just, and I just put my Walkman on, and it just
1:38:18 lifted me out of there for a minute, just the music, you forget stuff, you know.
1:38:23 And you know, I got into my Bible during that time, and I was listening to a pastor that
1:38:28 I had not known, and I’ve met him, his name was Greg Laurie, he’s Harvest Crusade, huge
1:38:35 pastor here now, very dear friend of mine now, but his words were so uplifting.
1:38:40 I look forward to listening to him every morning, he had morning radio shows.
1:38:42 And so things like that meant a lot.
1:38:49 And then getting to a phone, everything is about the phone, and having, you know, contact
1:38:50 with your family.
1:38:56 So the thing that worried me, when my dad went away at that time, he got one three-minute
1:39:03 phone call a month, and one visit a month, one eight-hour visit, that was it.
1:39:09 So he lost touch with the family, and him and my mother drifted apart.
1:39:13 My sister hardly knew him, you know.
1:39:17 You just can’t, if you’re not in touch with people, it just naturally happens.
1:39:21 So when I went away, my fear was that was going to happen to me and my wife.
1:39:25 So all I wanted, I told her, I told her, you want to lock me up, lock me up, just give
1:39:27 me my phone calls and give me my visits.
1:39:31 I don’t care what you do, I’ll take everything else, but don’t take my phone call, don’t take
1:39:32 my visit.
1:39:35 I’m not going to do anything that will cause you to do that, so don’t do it.
1:39:40 That’s all I cared about, because I wanted to maintain a relationship with my wife.
1:39:41 And she stuck by you?
1:39:44 She did, she did.
1:39:46 Eight years that I did, she stuck by me.
1:39:47 And she was young.
1:39:53 She had a great mom, a good Christian mom who held her up, a church at that time, Westwood
1:39:55 Hills Christian Church.
1:40:01 They rallied around my wife and me and my kids, we had little babies back then.
1:40:03 And she stood up.
1:40:09 When I went, I did five years, I was home for 13 months, very difficult 13 months.
1:40:13 It was deviant, contract on my life, people wanted to kill me, and government was all
1:40:17 over me to become a witness, and I had a very tough time.
1:40:22 I violated my parole, and when I went in, the feds told her, you’re never going to
1:40:24 see your husband free again.
1:40:28 We’re indict him on another case, we violated his parole, he’s done, he may as well pack
1:40:30 it up.
1:40:32 And she had a breakdown on me at that point.
1:40:36 She probably couldn’t see me for about six or seven weeks, she didn’t come to visit.
1:40:41 Can you imagine what life would have been like in solitary if she had decided that
1:40:44 it was all too much for her?
1:40:47 I would have been bitter and resentful.
1:40:51 I don’t think I would have come out of there the same.
1:40:59 I really don’t, because she meant that much to me, still does, because I did everything
1:41:00 for her basically.
1:41:04 You know, I mean, she was the reason why I left that life.
1:41:08 Even though I knew it was a bad life, I wouldn’t have left.
1:41:10 I was so indoctrinated, Steve.
1:41:15 When I walked into that room that night, I thought I was going to die, and yet I walked
1:41:16 into the room.
1:41:21 Wow, what a hero, it wasn’t heroic, it was robotic.
1:41:24 I was so much a part of that life, I’d seen so much, I’d say, well, it’s my turn, it’s
1:41:25 my turn.
1:41:30 It wasn’t heroic, I was scared out of my mind, my knees were weak, my heart was thumping out
1:41:34 of my chest, and I still didn’t want them to realize that I was that scared, but I was
1:41:36 really scared.
1:41:37 Which room?
1:41:38 The room with your father.
1:41:40 The night they walked me, I told you they walked me into that room, and I didn’t know
1:41:44 if I was going to, you know, that’s one of the horrors of that life, the night my dad
1:41:46 betrayed me.
1:41:50 Your dad, you walked into that room that night with the bosses there, and a lot of other
1:41:51 people there, and your dad there.
1:41:52 He wasn’t there.
1:41:53 Oh, he wasn’t.
1:41:54 He had left already.
1:41:55 He had left already.
1:41:59 Yes, they talked to us separately.
1:42:03 And when they had a conversation with him, had they told him that you were going to,
1:42:06 there was going to be a contract on you?
1:42:11 They didn’t tell him that, but they were fishing to find out if there was a reason for it to
1:42:12 happen.
1:42:19 In other words, if I believe, now this is my perception of that night, there was two
1:42:22 reasons they walked me in, one of two.
1:42:27 Number one, trying to scare me to let me know you may be making all this money, you may
1:42:29 have this big crew.
1:42:32 That article came out in the paper, but we’re the boss.
1:42:34 You try to make a move, you’re going to die.
1:42:35 That’s what I think.
1:42:41 It was either that, or they really believed I was doing something wrong, and they were
1:42:44 going to try to take over the business.
1:42:48 Now, again, remember, one of the safeguards, I never let him meet that guy.
1:42:50 And I never let him, my crew is my crew.
1:42:52 I didn’t bring them around.
1:42:54 They were my guys.
1:42:57 And when we fell, nobody, no made guy fell with us.
1:42:59 It was only my crew.
1:43:05 So I protected them in that way, but in another way, I was safeguarding my business.
1:43:09 So were they going to look for an excuse that night to take me out?
1:43:10 Very possibly.
1:43:13 And you think your dad might have been aware of that?
1:43:15 Yes.
1:43:20 In a way, yes, because, and again, I’ve struggled with this too.
1:43:22 Okay, dad, you betrayed me that night.
1:43:23 You threw me under the bus.
1:43:25 He didn’t say, well, my son did this wrong.
1:43:26 My son did that.
1:43:27 He didn’t do that.
1:43:29 He just said, I don’t know.
1:43:30 I can’t tell you.
1:43:32 I don’t know.
1:43:34 And that was damaging.
1:43:35 He didn’t stand up for me.
1:43:37 How’d you know he didn’t?
1:43:39 Jimmy told me.
1:43:42 And I approached my father two years later.
1:43:43 He denied it.
1:43:44 I said, dad, I know you did it.
1:43:45 It was confirmed.
1:43:46 I know you did.
1:43:47 I know what you did.
1:43:48 But it’s okay.
1:43:49 I love you.
1:43:50 It’s all right.
1:43:51 I get it.
1:43:52 I understand the life.
1:43:53 I get it.
1:43:54 He didn’t help you one bit.
1:43:55 That’s his exact words.
1:43:56 He didn’t help you one bit.
1:44:00 He hurt you in that tonight.
1:44:05 And you know, I was devastating.
1:44:07 Have you forgiven him for that?
1:44:09 Absolutely forgave him.
1:44:15 You know, something happens to you in that, in that life, you know, it’s, it’s like, what’s
1:44:16 right is wrong.
1:44:17 What’s wrong is right.
1:44:18 You justify certain things.
1:44:23 But I understood because that night, I mean, what kind of insanity to walk into a
1:44:26 room when you think you’re going to get killed or you think you might get.
1:44:27 That’s your perception.
1:44:31 Whether it’s real or not, that’s your perception.
1:44:33 People say, why don’t you cut and run?
1:44:34 Robotic.
1:44:35 Okay.
1:44:38 I was so consumed by the life.
1:44:41 So this was me.
1:44:42 Okay.
1:44:43 I’m going to die tonight.
1:44:44 Scared of course.
1:44:45 I was scared.
1:44:48 No, I’m not ashamed of it.
1:44:49 Not at all.
1:44:50 I mean, I know that door opened.
1:44:51 I almost fainted.
1:44:52 Probably.
1:44:53 Yeah.
1:44:57 Because I know it had set up, you know, I walk in, it would have been over quick.
1:45:00 So when that door was going to open, I almost fainted.
1:45:06 But I can tell you this, what I believe now as a person of faith, I strongly believe this,
1:45:12 that the way my life has turned out now, two things, that bond between my dad and me had
1:45:14 to be broken.
1:45:16 It had to be broken.
1:45:20 And I had to realize in my life that I could face death if I had to.
1:45:23 Because when I walked away from that life, I didn’t know I was going to walk away, but
1:45:27 when I walked away from that life, you know, contract down my life, my boss was very upset
1:45:28 with me.
1:45:29 He took it very personal.
1:45:30 He was a tough guy.
1:45:33 He was an old time, real tough guy.
1:45:36 And he took it very personal.
1:45:37 You know, walk away.
1:45:38 You don’t walk away from this life.
1:45:40 We’re not allowed to do that.
1:45:45 My dad disowned me for a number of years till we patched it up when they realized I wasn’t
1:45:50 going to be testifying against everybody because they thought I was, okay, this is what he’s
1:45:52 going to do.
1:45:54 I wasn’t interested in that.
1:45:57 They thought I was going to go into the witness protection program and start hurting guys
1:45:58 left and right.
1:45:59 That’s not what I was going to do.
1:46:01 Never would have done that.
1:46:03 Not in a chance.
1:46:06 But they didn’t know because when guys walk away, that’s what they do.
1:46:08 Do you think your dad loved you?
1:46:09 I know he loved me.
1:46:10 No question.
1:46:15 I’ll tell you what the problem with my dad was.
1:46:17 His legend in that life meant everything to him.
1:46:21 I just can’t square the fact that he would allow you to talk into that room and not defend
1:46:25 you with the risk of you dying.
1:46:28 And at the same time, he loves you.
1:46:32 I like to think that maybe he didn’t perceive it that way.
1:46:35 There was some other things playing.
1:46:39 You know, this is like, it’s Shakespearean in a way.
1:46:46 My mother, who I loved, very difficult woman, I can tell you this, she had her issues for
1:46:53 whatever reason, but you know, I think my mother liked to be my father’s wife for a time.
1:46:57 I mean, she got a lot of attention, right?
1:47:03 When I became prominent in that life, a lot of the attention was not on her.
1:47:08 And I think she said some things to my dad, you know, that kind of maybe got in his head
1:47:10 a little bit about me.
1:47:12 Maybe I hate to say this.
1:47:13 It doesn’t sound right.
1:47:14 I don’t want people to perceive it.
1:47:16 Maybe there was a little jealousy or envy there.
1:47:21 I don’t know, Steve, you know, I’ve never talked like this before, and I don’t like
1:47:26 to do it because it puts my father in a very bad light, but sometimes you can play on somebody’s
1:47:30 mind so much, you know, especially a woman that he loved.
1:47:33 And I know my mother loved me too, figure this one out.
1:47:38 There’s no question my mother loved me, but I can’t explain what dynamic they had going
1:47:39 on within them.
1:47:41 I don’t know.
1:47:47 But maybe there was some resentment there a little bit, even though face to face I never
1:47:49 experienced that with him.
1:47:52 But then this happens in that room, I don’t know.
1:47:55 I don’t think if my dad thought I was going to get killed that night, I don’t think he
1:47:58 would have gone through it.
1:48:01 Maybe he was in on it, you know, I don’t know.
1:48:03 Maybe he said, “Hey, let’s flush my son out.”
1:48:05 I don’t know.
1:48:07 I don’t know.
1:48:10 And Jimmy wouldn’t have known that, the guy that drove me, so I don’t know.
1:48:12 How do you square all of this?
1:48:17 Because one of the things I think all human beings need, regardless of how tough they are,
1:48:18 is love.
1:48:19 Yeah.
1:48:20 Absolutely.
1:48:21 Absolutely.
1:48:30 And listen, I got my relationship with my dad was never the same, especially after I
1:48:38 walked away, you know, when we didn’t speak for about 10 years.
1:48:43 And then when I got out of prison and he was on parole and we realized, he realized I wasn’t
1:48:48 hurting anybody, he said, “I want to see you.”
1:48:49 Called me.
1:48:50 I said, “Okay.”
1:48:51 He said, “I’m going to meet you in such and such a place.”
1:48:52 I said, “Nope.
1:48:54 I’ll meet you at the house, your house.
1:48:57 Not going anywhere to meet your dad.”
1:49:02 Just little mistrust there, I’m going to be honest, you know.
1:49:07 And so I go to see him at, I go to his house 5.30 in the morning because I was on parole,
1:49:08 had a record at that time.
1:49:11 I didn’t know if I was allowed to see him, you know, under violation.
1:49:12 He was on parole.
1:49:13 I was on parole.
1:49:14 Why did you go to his house?
1:49:18 I knew my mom was there and I’m in his house, so I don’t have to worry about it.
1:49:21 I wasn’t going to go anywhere where somebody else could have been there, you know.
1:49:24 And I knew my dad would never do anything in his house.
1:49:26 That’s my feeling.
1:49:27 So I seen him.
1:49:28 It was 5.30 in the morning.
1:49:32 I opened the door and he’s standing there, arms folded, and he looks at me and his first
1:49:37 words to me, he said, “If you were to listen to me, you would have been the boss of the
1:49:39 Colombo family.”
1:49:40 I looked at him.
1:49:43 I said, “Dad, are you in the Twilight Zone or something?”
1:49:46 I said, “I serve a different master right now.”
1:49:50 And he looked at me and he said, “Do you mean his Bible stuff is for real with you because
1:49:52 I had turned Christian at that point?”
1:49:53 I said, “Yeah, it’s for real.”
1:49:54 He said, “Okay.
1:49:55 Let’s talk.”
1:49:59 That’s how we broke the ice and we spent three hours talking and going over a lot of the
1:50:00 stuff that happened.
1:50:08 And, you know, some of the anger I had in me, I expressed to him, you know, and some of
1:50:13 the things he said, you know, what he said to me.
1:50:17 And I said to him, “If you’re on call,” I said, “I’m not going back in that life.”
1:50:19 I said, “Dad, you see, I wasn’t here to hurt anybody.
1:50:22 But if there’s things that you don’t want to express, just don’t tell me.
1:50:23 I don’t want to hear it.”
1:50:29 I mean, it was a very open, hard conversation that he and I had, but it was good because
1:50:32 we came to an agreement in terms after that.
1:50:37 You know, one of the things, Steve, the mob genre on social media is like people talk
1:50:42 and they say, “They don’t know what really went on with me and my dad and our personal
1:50:44 conversations and all of that.”
1:50:47 And you know, well, you know, you never want to see your dad.
1:50:50 When your dad died, you didn’t go to his funeral.
1:50:55 And I didn’t go, and I didn’t go for a reason because, number one, I knew who else was going
1:50:56 to be there.
1:51:00 I’m not going to go there and be the center of attention or maybe have something happen
1:51:04 at my dad’s funeral if somebody wants to make remarks for me and then it’s going to
1:51:06 be a bad time in there.
1:51:08 I’ve respected my dad enough to do that.
1:51:12 I went to visit him privately and they need to make a show or a display out of it.
1:51:15 And actually, people said to me, “Michael, you’d better off not going.
1:51:18 You know, you don’t know who knows if there’s going to be a scene because I’d walked away
1:51:19 from that life.
1:51:22 Other guys might have been friends of my father, might have showed up, and it could
1:51:23 have been confrontational.
1:51:24 I don’t need to do that.
1:51:29 I’m not looking to put on a show, you know, but guys make remarks, “Oh, you didn’t care
1:51:30 about your father.”
1:51:31 They don’t know.
1:51:33 They don’t know what went on personally between us.
1:51:34 It’s not in a business.
1:51:38 This is probably the most open conversation I’ve ever had about it publicly.
1:51:39 Maybe at all.
1:51:42 I don’t talk about it.
1:51:47 What are the stories that you’re unable to tell about your time in the mafia?
1:51:50 You don’t have to tell me the stories because you’re unable to tell them, but what are the
1:51:52 nature of those stories that you’re unable to tell?
1:51:56 Because you do a lot of interviews these days, you’re on podcasts, you speak now.
1:52:01 You know, I mean, look, it’s like I said, there was a lot of guys that I knew that were
1:52:02 gone.
1:52:04 You know, just not there.
1:52:06 You know, I’ll give you an example.
1:52:09 There was a guy that was around my dad, then became around me.
1:52:17 I was his captain, and he got involved in a drug deal with somebody that was higher up.
1:52:23 So he came to me, I was at a funeral parlor, and he came to me, and he told me what happened.
1:52:24 And I got mad.
1:52:25 I said, “Tony, what is the matter with you?
1:52:30 You’ve been around all this, how the heck did you let this happen?”
1:52:31 I said, “Don’t worry about it.
1:52:33 I’m going to straighten it out.”
1:52:36 And we were at a funeral of a guy that got killed.
1:52:39 And he said to me, “You couldn’t straight that one out, Michael.”
1:52:41 I said, “Don’t compare the two situations.
1:52:42 This was something else.”
1:52:44 I said, “Don’t worry about it.
1:52:45 I’m going to handle it.”
1:52:47 And he said, “Mike, they’re not going to walk me into a room.”
1:52:49 I said, “It’s not going to happen.
1:52:50 Relax.
1:52:52 I promise you, I’ll take care of it.
1:52:53 You’ve been around.
1:52:54 You’re a good soldier.
1:52:55 You’ve been around a long time.
1:52:56 You got a lot of respect.
1:52:57 Don’t worry about it.
1:52:58 You made a stupid mistake.
1:52:59 We’ll clear it.”
1:53:01 I get on my plane.
1:53:02 I go to Florida.
1:53:04 My movie was being made down there.
1:53:05 And I go to Florida.
1:53:07 I get off the plane.
1:53:08 One of my guys calls me up.
1:53:10 He says, “Mike, you’re not going to believe this.”
1:53:11 I said, “What?”
1:53:15 He said, “Tony went into a phone booth and blew his brains out.”
1:53:16 He was in all the time.
1:53:17 I was so afraid.
1:53:18 He said, “I’m not going out.
1:53:20 Nobody’s going to take me out, walk me into a room.”
1:53:22 And he did it himself.
1:53:29 So you see things like that in that life, and it’s like, you know, I don’t know what
1:53:31 to say, you know?
1:53:32 How are you?
1:53:33 I’m good.
1:53:40 You know, if your wife is in a room over there, in the green room over there in another building,
1:53:44 if I were to ask her, if I were to say, “What are the type of things that Michael struggles
1:53:45 with?”
1:53:48 What would she say to me?
1:53:49 Well…
1:53:54 Because if you asked my girlfriend that, you’d get a laundry list, so I imagine your wife
1:53:58 would say, “You know, what do I struggle with in the family?”
1:53:59 You know, it’s funny.
1:54:00 I’m on the street.
1:54:02 I’ve got all this stuff going for me.
1:54:04 In my house, I’m just dad.
1:54:05 You know, sometimes I get mad.
1:54:07 My kids take advantage of me.
1:54:08 I said, “I go out on my way for all of you.
1:54:10 You don’t do anything in return.
1:54:12 You know, you guys don’t appreciate anything.”
1:54:14 I guess I still have that, you know…
1:54:16 I’m a pretty giving guy, Steve.
1:54:19 You know, I give you everything I can possibly give you.
1:54:20 Just…
1:54:22 You don’t have to give it back to me.
1:54:24 Just treat me right.
1:54:25 Respect is a lot.
1:54:27 If I feel I’m being disrespect, I don’t like it.
1:54:31 You even tell my wife sometimes, she says, “He struggles with, you know, the littlest thing.
1:54:33 He thinks it’s disrespect.
1:54:34 Can’t help it.
1:54:35 That’s my nature.”
1:54:36 You know, I don’t like that.
1:54:37 I have a guy now.
1:54:38 You know, he’s trying to call them up.
1:54:39 He doesn’t call you back for two, three days.
1:54:40 That’s disrespectful.
1:54:41 You know, it’s…
1:54:43 I don’t like stuff like that.
1:54:50 I struggle with it because I see a lot of it around, you know, I don’t know what else.
1:54:53 When people come to you and they ask, because you’ve been a speaker for some time now, about
1:54:54 two decades, almost?
1:54:55 25 years.
1:54:56 25 years.
1:54:57 Yeah.
1:55:01 What are the key things that people approach you to speak about based on your experience?
1:55:02 Well, it’s a number.
1:55:04 I mean, look, everybody wants to hear the mob story.
1:55:05 Sure, yeah, yeah.
1:55:07 There’s intrigue with the mob story worldwide.
1:55:12 And I never realized that when I was in the life until I became what I am now and all
1:55:13 over the world.
1:55:17 People are fascinated with, more than any other criminal group, they’re fascinated with
1:55:18 the mafia.
1:55:19 Media.
1:55:23 Why, of course, all the great movies, you know, Al Capone, John Gotti, Bigger Than Life,
1:55:24 all that stuff.
1:55:26 So there’s a fascination with this life.
1:55:29 United Kingdom, you know, two tours there.
1:55:30 People, they don’t…
1:55:31 Because you don’t have a mafia there.
1:55:33 You’re lucky in that regard.
1:55:35 But so people want to hear that.
1:55:39 But then they want to hear how that life has impacted me, how I’ve been able to get out
1:55:45 of it and still, you know, succeed in a way and their perception I’m succeeding.
1:55:48 And but you’ll be surprised with this, Steve.
1:55:51 Whenever I open it up for a Q and A, which is often, you think you’re going to hear all
1:55:53 the mob questions.
1:55:54 You don’t.
1:55:55 You know what it is?
1:55:57 Well, how did your wife react with you after being away so long?
1:55:59 How did you patch that up?
1:56:01 How did your kids react to you?
1:56:03 How were you able to adjust?
1:56:06 You know, did you feel you were doing the right thing?
1:56:07 How is it struggles?
1:56:11 People, and I’m saying to myself, these people might be going through these same things in
1:56:13 a different way.
1:56:15 And wow, I came out of a tough situation.
1:56:16 How did I make it?
1:56:18 Can they apply it to their own lives?
1:56:22 People are struggling, you know, and I see it more and more and more.
1:56:29 If I wanted to spend my time mentoring to people all the time, I would be overloaded.
1:56:35 It’s from social media and emails and texts that I get, and it’s a good feeling.
1:56:40 Don’t get me wrong, that people see something in me that maybe can be helpful to them.
1:56:42 And I pursue it as much as I can.
1:56:44 As a matter of fact, I’m starting a platform now.
1:56:47 I think it’s come to that point, you know, God has put it in my heart that maybe it’s
1:56:52 time to, you know, offer these people something more than just a conversation.
1:56:56 And so we are starting a platform where we can create this kind of family or community
1:57:01 where not only I can be of assistance, but my team can, and people can start to, you
1:57:04 know, help one another.
1:57:05 I think we need that more than ever.
1:57:10 Well, link that below if you are able to send me a link to that so people can check it out.
1:57:13 I understand why there is the intrigue.
1:57:16 I think a lot of people will be intrigued because the mafia, you know, as I said to you
1:57:19 before we start recording, I haven’t watched mafia movies, I don’t really know anything
1:57:20 about the mafia.
1:57:21 I’ve been enlightened today.
1:57:22 It’s quite fascinating.
1:57:23 I feel like I’m going to go watch all of the movies.
1:57:27 The thing that I found so compelling is just what I can learn from it, because I think
1:57:31 everybody that’s lived a anomalous life where they’ve done something different and they’ve
1:57:34 walked a different path has something different that they’ve learned.
1:57:36 That is also a fundamental truth.
1:57:42 I, regardless of what you’ve done, whatever divergent path you’ve taken, you’ve learned
1:57:47 a bunch of fundamental principles of how the world works, how people work, how to navigate,
1:57:49 how to survive.
1:57:52 And some of these principles are super applicable to my day to day life.
1:57:56 I’ve learned so much about even business, the concept of having a sit-down.
1:57:59 You know, we don’t, in business, there’s not enough candor.
1:58:00 There’s not enough honesty.
1:58:02 There’s not enough frank conversations in that regard.
1:58:05 There’s lots of emails, brainstorms, “This person’s on annual leave.
1:58:08 We’re going to talk on blah, blah, blah,” but there’s not enough of that frankness.
1:58:10 So those are the things that I really wanted to understand.
1:58:15 If you’ve got any more of those for me in terms of how, because you’re a businessman now and
1:58:19 you’re an entrepreneur in this season of life, and some of those principles that you learned
1:58:22 from the mafia days must still be applicable.
1:58:23 Absolutely.
1:58:26 Well, I’ll tell you this, and I’m sure this is a principle that you follow.
1:58:27 You don’t look like a micromanager to me.
1:58:28 Well, I don’t know.
1:58:29 You have a good shit.
1:58:30 Are you?
1:58:31 Well, I don’t know.
1:58:32 I don’t know.
1:58:33 Do you know what the honest answer is?
1:58:34 Yeah.
1:58:38 The honest answer is I think, and you can ask my team privately, “Actually, Jack, come
1:58:39 over here.”
1:58:40 Yeah, yeah, yeah.
1:58:43 No, because I genuinely want to know the truth.
1:58:45 I want to know the actual truth.
1:58:46 Does he micromanage you?
1:58:47 No, Jack, you come over.
1:58:50 Can you speak into that mic?
1:58:51 Yeah.
1:58:52 It can pick you up.
1:58:53 Yeah.
1:58:54 Okay.
1:58:55 Jack, 100% honesty.
1:59:01 I think in some areas you can be a micromanager, but I think in other areas you’re not, and
1:59:05 then I think when you need to be, you are.
1:59:11 Yeah, I think I am and I’m not, and it’s a real dichotomy, i.e., and again, this is just
1:59:12 my opinion.
1:59:17 I don’t know if I’ve got the self-awareness for this to be accurate, but I think that
1:59:21 I am obsessed with the smallest details of a system, and I like to understand the smallest
1:59:24 details of a system to some degree.
1:59:31 And I think when I get to a point where I realize, honestly, this is what it is, that
1:59:33 whoever’s running that system can do it way better than me.
1:59:39 I resign to it and I don’t feel like I’m at all necessary.
1:59:43 And so this, for example, with this production, there’s nothing I can tell Jack about cameras.
1:59:44 Right.
1:59:45 There’s zero.
1:59:48 There’s nothing about these bloody cameras or about what he does in post-production.
1:59:50 You want to know anything about it?
1:59:51 No.
1:59:52 Good.
1:59:56 Because I trust him, but there are instances with other team members or with other businesses
2:00:00 that I run where I don’t have the trust yet, and I’ve always said to my team, and people
2:00:04 don’t like this, but you can’t fake trust.
2:00:05 Trust for me is evidence.
2:00:09 So how do I describe this?
2:00:12 If I told you to believe that I was the spaghetti monster, no matter how much you wanted to
2:00:15 world that, and I said I’m going to give you a million dollars in cash right now if you
2:00:18 believe I’m the spaghetti monster, all of the evidence you have says that I’m a human
2:00:19 being.
2:00:20 I’ve got two arms, two legs.
2:00:24 So all you could do is lie, but you wouldn’t actually believe it.
2:00:25 And I think trust is the same.
2:00:27 It’s evidence you do or don’t have.
2:00:33 I have so much evidence that Jack doesn’t need to be told anything about production.
2:00:34 So that’s kind of how my system works.
2:00:38 So on one end, I think a lot of my team, and I’ve heard them say in interviews before that
2:00:42 I’ve given them immense freedom in certain areas, and then in other elements I think
2:00:46 I can be monocle about detail and be in the weeds.
2:00:52 Well my motto, and it’s worked for me most of the time when I’m really paying attention.
2:00:53 I’m older now.
2:00:55 I used to be a little bit different when I was younger.
2:01:01 I was more hands-on, but I came to a conclusion early on you can’t micromanage because when
2:01:05 you micromanage, you’re taking yourself away from your best talent and the thing that you
2:01:09 can contribute to the best in your business.
2:01:14 And so I always said do what I do best, delegate the rest, and then hopefully you have the
2:01:18 talent to motivate the people and get the most out of them.
2:01:21 So it’s a double sword, double edged sword.
2:01:26 Do what you do best, delegate the rest, but motivate them to the point where you’re getting
2:01:27 the most out of them.
2:01:29 That’s critical.
2:01:31 That’s critical because you can’t do everything well.
2:01:32 You know that.
2:01:37 And I always say this too.
2:01:41 I tell people get your personal life in order because normally your business is going to
2:01:45 be a reflection of your personal life in some way, shape, or form.
2:01:46 And you can’t do both.
2:01:50 You can’t do one well and do the other not good because they’re going to affect one another.
2:01:54 So have your personal life in order, be a reflection, or your business will be a reflection
2:01:55 of your personal life.
2:02:01 And if you can do that, do what you do best, delegate the rest, give your personal life
2:02:02 in order.
2:02:06 Your business will be a reflection of that and you’re going to do okay.
2:02:07 I believe it.
2:02:10 Michael, we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question
2:02:13 for the next guest, not knowing who they’re going to be leaving it for.
2:02:19 And the question that’s been left for you is, what is one event, conversation, or experience
2:02:27 that was your aha light bulb that influenced or changed your life?
2:02:38 Oh, look, I think the, unfortunately, you know, these are defining moments.
2:02:44 And in the course of my life, there’s been more than one, but really two, I’ll boil it
2:02:45 down to two.
2:02:47 One was with my dad.
2:02:53 And during that time when he proposed me into the life, and the second one was with the pastor
2:02:58 of the church that married me, that I hardly knew.
2:03:04 And when we’re going to get married in that church, I was with him and my wife.
2:03:08 And for some reason, and I was still a mob guy at that point.
2:03:10 I told my wife, I said, I want you to leave.
2:03:14 I want to speak to Dr. Taylor, Dr. Myron Taylor, he was, he was a pastor.
2:03:19 And I sat down with him and I said, doc, you don’t know my background.
2:03:24 I said, but I’ve done a lot of bad things in my life, I was part of a rough lifestyle.
2:03:29 My wife is telling me, you know, I could be forgiven for these things.
2:03:31 Is it possible?
2:03:33 And he really opened up to me.
2:03:39 And it was a very inspiring conversation because I really, he’s such a good man.
2:03:46 I mean, I got to know and love this man, he’s passed on now, but he married us.
2:03:50 And he was the one that filled me with some hope that, yeah, well, maybe, maybe I can’t
2:03:53 turn this around.
2:03:57 Because up until then, I didn’t know, you know, my wife was a Christian and I was marrying
2:04:01 her and I respected her for her faith, but I wasn’t buying into it.
2:04:06 You know, okay, you know, and my mother-in-law, strong woman of faith, but I wasn’t buying
2:04:10 into it myself because I said, they don’t know who I am.
2:04:15 And then I had this conversation and it planted the seeds to say, you know what, maybe there
2:04:17 is something else.
2:04:22 Maybe I can undo some of the things, not undo them, but change some of the things, change
2:04:23 the path of my life.
2:04:29 And it was a short time, maybe half hour, the most, but meaningful.
2:04:33 And that’s ultimately where your life began to change.
2:04:34 Yeah.
2:04:35 You found God?
2:04:36 Yes.
2:04:37 Or you found me.
2:04:38 One of the two.
2:04:40 I don’t know.
2:04:43 What is your closing message, Michael?
2:04:49 You know, it’s a message, hopefully of encouragement and hope, you know, to people that are struggling
2:04:56 and facing challenges in their life and you know, you don’t always be defeated by your
2:05:00 past and you’re not always defined by your past.
2:05:05 You can change that in many cases, not in every case, but in many cases.
2:05:12 And I think I’m an example of that and it’s been inspiring to people and it’s extremely
2:05:17 rewarding to me to know that I’ve been able to turn it around to a point where it’s been
2:05:19 a positive influence on people.
2:05:21 So I like people to know that.
2:05:23 That’s what motivates me to continue speaking.
2:05:27 Not about, you know, it’s about the way people react.
2:05:30 And you see that this hope, it’s the emails, the texts, the messages, hey, you’ve inspired
2:05:34 me, you know, you’ve given me hope.
2:05:40 And I want people to know that, you know, you’re not defined by your past all the time
2:05:42 and you can make changes in your life.
2:05:47 I mean, that’s certainly one of the very inspiring messages you leave me with is just
2:05:55 this idea that in all of our lives, it’s going to come in seasons and we’re able and
2:05:58 we have the permission to change with the seasons.
2:06:02 We don’t have to be fixed to an identity or to a past or to an old job title or to a
2:06:05 group of people we used to associate with at any time.
2:06:10 We can make the decision, although it’s not going to be fast, to become who we always
2:06:11 were, I guess.
2:06:16 You know, I started this conversation asking you who you were.
2:06:22 I kind of suspect you were the same person you always were fundamentally, but circumstances
2:06:28 changed, beliefs have changed, your who you’re accountable to has changed.
2:06:31 Your values have become refined, you know, and all these things.
2:06:36 But at the end of the day, it’s the same human being, but with a different sense of
2:06:39 principles and purpose in their life.
2:06:42 And I look back at my life and it’s the same, I haven’t always been great, I haven’t always
2:06:43 done good things.
2:06:46 There were tough parts where I did things that I’m not proud of and probably wouldn’t
2:06:50 say on camera too much, but I think that’s really important.
2:06:55 I think the best thing for humanity is that people have a chance to evolve and can be
2:06:59 forgiven and move on and they’re judged for how they show up today.
2:07:02 Your book is incredibly inspiring, it’s also incredibly fascinating.
2:07:07 Mafia Democracy by yourself, and the forward on here is from Rudy Giuliani, which I thought
2:07:11 was hilarious, because I know that he was an enemy for much of your careers and he was
2:07:14 trying to destroy you, give you a hundred year sentence.
2:07:19 He was instrumental in imposing some of the laws that shut down the mafia’s heyday as
2:07:20 well.
2:07:24 And thank you for your honesty, because although I know it’s not always easy to recount certain
2:07:28 memories from certain chapters of our life, in doing so, you enlighten us to the true
2:07:32 nature of what it is to be a human and the complexities of what it is to be a human
2:07:37 and all the forces that are in play and all of us at all of the time.
2:07:41 And that’s inspiring, but it’s also liberating, because even though we’ve worked very different
2:07:45 lives, there’s so many similarities and so many lessons that I’ve learned from you.
2:07:46 So thank you, Michael, I appreciate you.
2:07:49 I appreciate that, and I want to tell you I’m very inspired by you.
2:07:55 Like I said, I’m very impressed when somebody at a young age has it together, works hard,
2:07:58 and reaches the level that you’ve reached at a young age.
2:07:59 I mean, it’s very inspiring.
2:08:07 We need, I hope you continue to be an example of somebody that can just really put their
2:08:08 head to the grind and make it.
2:08:11 And I’ve read up on you, and I know that’s what you’ve done.
2:08:15 You’ve created a great, great business here, and just keep going.
2:08:16 Thank you, Michael.
2:08:17 Okay, thank you.
2:08:18 Thanks for watching.
2:08:19 Be sure to subscribe.
2:08:20 I’ll see you in the next one.
2:08:20 Bye.
2:08:21 .
2:08:31 Bye.
2:08:32 .
2:08:39 Bye.
2:08:41 (upbeat music)
Tôi sẽ thành thật với bạn, chúng tôi đang kiếm được 9-10 triệu đô la mỗi tuần.
Tôi đã bị bắt 18 lần và tôi đã thấy những người chết vì những lý do sai lầm.
Nhưng tôi sẽ nói với bạn một điều, Steve, bạn sẽ không muốn nghe điều này.
Nhưng đó là sự thật.
Michael Franzese, một trong những thành viên mafia kiếm được nhiều tiền nhất, đã trở thành diễn giả truyền cảm hứng
người đã chia sẻ những bài học tàn nhẫn mà ông học được về kinh doanh, lãnh đạo và sự kiên cường.
Vậy có hai cấp độ trong cuộc sống đó.
Bạn là một kẻ lừa đảo hoặc bạn là một tên gangster và tôi là một kẻ lừa đảo, có nghĩa là tôi đã nâng cao
gia đình bằng cách kiếm tiền cho họ.
Tôi có 18 công ty lừa đảo chính phủ về thuế, mang về 10 triệu đô la mỗi tuần.
Tôi đã sống một lối sống trên máy bay phản lực, trong một chiếc trực thăng.
Số tiền mặt lớn nhất bạn từng thấy là bao nhiêu?
Bốn mươi đến năm mươi triệu.
Bằng tiền mặt.
Bằng tiền mặt.
Bây giờ, bạn có thể học được rất nhiều từ mafia.
Bạn biết đấy, tôi sẽ đưa bạn một ví dụ.
Nghệ thuật thương lượng.
Và đây là một kỹ thuật tuyệt vời để có được những gì bạn muốn và tôi luôn muốn.
Vậy đây là những gì bạn phải làm.
Bây giờ, bạn có thể kiếm được tất cả số tiền này, nhưng chúng tôi có quy tắc.
Và bạn không vi phạm quy tắc vì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Có một người đã phải giết cha mình và sau đó là một người bạn rất thân của tôi.
Anh ta đã làm điều gì đó hoàn toàn vi phạm cuộc sống của chúng tôi và cuối cùng anh ta đã bị giết.
Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất là, cha tôi có một vị trí quyền lực trong mafia
và ông ấy đã phản bội tôi.
Điều đó thật khó khăn.
Steve, vấn đề là tôi đã làm rất nhiều điều xấu trong cuộc đời mình, nhưng đó không phải là con đường mà
tôi muốn đi.
Tôi nhận ra, vâng, tôi phải rời xa điều này.
Giống như, bạn không thể rời bỏ cuộc sống này, không có nhiều người làm được điều đó.
Khi nào mọi thứ sụp đổ với bạn?
Đây là một câu mà tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nói trong đời.
Chúng tôi vừa đạt bảy triệu người đăng ký trên YouTube và tôi muốn gửi lời cảm ơn lớn.
Cảm ơn tất cả các bạn đã đến đây mỗi thứ Hai và thứ Năm để theo dõi những cuộc trò chuyện của chúng tôi. Từ đáy lòng mình, nhưng cũng từ phía đội ngũ của tôi, những người mà các bạn không phải lúc nào cũng gặp, hiện có gần 50 người đứng sau “Nhật ký của một CEO” làm việc để tổ chức điều này. Vì vậy, từ tất cả chúng tôi, xin cảm ơn rất nhiều.
Chúng tôi đã tổ chức một cuộc rút thăm tháng trước và đã trao giải thưởng cho những người đăng ký chương trình cho đến khi đạt bảy triệu người đăng ký, và các bạn đã rất thích cuộc rút thăm đó đến nỗi chúng tôi sẽ tiếp tục nó.
Vì vậy, mỗi tháng, chúng tôi sẽ trao tiền và những giải thưởng không thể mua được, bao gồm các cuộc họp với tôi, lời mời đến các sự kiện của chúng tôi và các phiếu quà tặng trị giá một nghìn bảng cho bất kỳ ai đăng ký “Nhật ký của một CEO”. Hiện tại có hơn bảy triệu bạn, vì vậy nếu bạn quyết định đăng ký hôm nay, bạn có thể trở thành một trong những người may mắn đó.
Cảm ơn từ đáy lòng tôi. Hãy bắt đầu cuộc trò chuyện. Michael, bạn là ai? Tôi đã là ai? Đó là một câu hỏi thú vị. Tôi, um, bạn biết đấy, tôi phải bắt đầu với điều này vì bạn đã hỏi tôi một câu hỏi ngay từ đầu mà tôi không muốn nói là làm tôi bối rối, nhưng có lẽ theo một cách nào đó thì có.
Theo cách mà Jordan Peterson đã làm, tôi sẽ cho bạn biết lý do. Jordan đã nói với tôi, anh ấy nói, Michael, bạn đã dành 20 năm trong cuộc sống đó. Rõ ràng là bạn đã làm một số điều không tốt. Tôi đã nói, vâng, nhưng bạn đã làm thế nào? Và tôi đã nói, bạn biết đấy, Jordan, khi tôi phải làm điều gì đó mà tôi không thoải mái, tôi đã bước ra khỏi chính mình, tôi tin rằng, đã giải quyết công việc và sau đó quay lại.
Vì vậy, anh ấy nhìn tôi và nói, vậy làm thế nào bạn biết ai là Michael thật sự? Người đã bước ra hay người đang ngồi đây trước mặt tôi bây giờ? Tôi đã nói, đó là một câu hỏi hay, Jordan. Tôi đã nói, nhưng, uh, tôi đã là người này trong gần 30 năm qua. Vì vậy, hy vọng đây là người mà bạn đang tìm kiếm. Vậy bạn biết đấy, tôi là ai? Ý tôi là, tôi là một người mà, uh, bạn biết đấy, vào một thời điểm trong cuộc đời tôi, tôi đã…
đúng hướng, tôi rất yêu bố tôi.
Và kết quả là tôi đã theo ông vào cuộc sống này để cố gắng giúp đỡ ông.
Ông đã bị kết án 50 năm tù và tôi nghĩ rằng cách duy nhất để giúp ông, và ông cũng nghĩ như vậy, là thực sự ra ngoài đường và làm một số công việc cần thiết để cố gắng lật ngược bản án mà ông đã nhận, một bản án sai lầm, nhân tiện nói vậy.
Vì vậy, tôi đã trở thành người khác mà có thể, tôi đã dự định trở thành bác sĩ.
Tôi đã là sinh viên tiền y khoa khi bố tôi nhận bản án 50 năm.
Vì vậy, um, nhưng sau đó tôi chỉ, tôi có nghĩa là, tôi đã rơi vào cuộc sống đó và tôi nghĩ tôi đã làm khá tốt trong thời gian tôi ở đó và tôi đã thích nghi với nó khá, khá, bạn biết đấy, dễ dàng.
Khi ai đó nghĩ về việc bạn gia nhập mafia, họ cho rằng cuộc sống gia đình của bạn phải theo một cách nhất định.
Bạn chắc hẳn đã có một tuổi thơ rất, rất khó khăn.
Có phải vậy không?
Bạn biết đấy, um, tôi có một người mẹ rất nghiêm khắc.
Ý tôi là, bà 16 tuổi khi tôi ra đời và chúng tôi đã có một cuộc sống rất bão tố vì sự tham gia của bố tôi vào cuộc sống đó.
Bố tôi là một người rất nổi bật vào thời điểm đó, là mục tiêu chính của cơ quan thực thi pháp luật.
Vì vậy, từ khi tôi 4 hoặc 5 tuổi, bố tôi đã vào và ra khỏi tù, ra tòa và chúng tôi đã trải qua rất nhiều biến động.
Họ luôn bao vây chúng tôi.
Vì vậy, tôi đã chứng kiến tất cả những điều đó là một phần của điều đó.
Tôi không biết điều đó có góp phần vào, bạn biết đấy, con người tôi bây giờ hay không.
Tôi không biết.
Ý tôi là, nhưng chắc chắn, tôi có nghĩa là, nó đã ảnh hưởng đến tôi vào thời điểm đó.
Và tôi đã ghét cảnh sát.
Tôi ghét chính phủ.
Tôi ghét bất cứ điều gì liên quan đến thực thi pháp luật vì tôi thấy họ như kẻ thù, cách mà họ, bạn biết đấy, quấy rối bố tôi, quấy rối gia đình tôi, ít nhất là trong cái nhìn của tôi vào thời điểm đó.
Vì vậy, điều đó đã hình thành, bạn biết đấy, quan điểm thế giới của tôi về những người đó vào thời điểm đó.
Và họ đã đậu xe bên ngoài nhà bạn, tôi đã đọc?
Họ, chúng tôi đã có sáu hoặc bảy cơ quan khác nhau đậu xung quanh nhà chúng tôi.
Và mỗi lần chúng tôi rời đi, có một đoàn xe thực thi pháp luật theo sau chúng tôi.
Ý tôi là, tình hình nghiêm trọng đến mức đó với cha tôi.
Tôi chưa bao giờ thấy điều gì như vậy, thật lòng mà nói.
Bạn biết đấy, những người khác cũng đã bị theo dõi, nhưng tôi đoán vì tôi lớn lên và chứng kiến rằng tôi là một phần của nó, nhưng với ông ấy thì mọi thứ thật sự rất căng thẳng.
Thực sự là như vậy.
Bạn có biết tại sao họ lại ở đó không?
Và bạn có biết cha bạn đang làm gì không?
Bạn biết đấy, thật khó để không biết, mặc dù ông ấy chưa bao giờ ngồi xuống với tôi và nói rằng, đây là những gì tôi đang làm.
Nó chủ yếu đến từ những người khác, từ những gì tôi đọc và những gì tôi chứng kiến.
Vì vậy, đúng vậy, tôi biết ông ấy đang làm gì, nhưng tôi nghĩ đó là một điều tốt.
Bạn biết đấy, vì bạn bè của ông ấy đến nhà tôi.
Họ gọi ông ấy là chú Joe, chú này, chú kia, những người tốt, bạn biết đấy, chúng tôi cùng nhau ra ngoài.
Vì vậy, tôi nghĩ đó là một điều tốt vào thời điểm đó.
Ông ấy là người như thế nào?
Cha tôi?
Đúng.
Đúng, ông ấy là một người rất quyến rũ, bạn biết đấy, một người cha tốt.
Ý tôi là, ông ấy muốn điều tốt nhất cho tôi.
Ông ấy không muốn tôi sống cuộc sống này ban đầu, muốn tôi đi học, trở thành bác sĩ, có một nền giáo dục, tránh xa đường phố.
Đó là mong muốn ban đầu của ông ấy cho tôi.
Ông ấy là một người chồng tốt với mẹ tôi, tôi nghĩ vào thời điểm đó.
Nhưng bạn biết đấy, chúng tôi có một mặt khác của ông ấy mà một hoặc hai lần khi lớn lên, tôi đã chứng kiến và tôi thấy rằng có điều gì đó khác, bạn biết đấy, với nó.
Bạn đã chứng kiến điều gì?
Bạn biết đấy, tôi sẽ không bao giờ quên, thực sự có hai điều đã xảy ra.
Tôi đã, ông ấy đang đưa tôi đi.
Cha tôi tham gia vào ngành công nghiệp âm nhạc, vì vậy ông ấy đang đưa tôi vào Manhattan để gặp một số người, bạn biết đấy, chỉ là công việc hàng ngày của ông ấy.
Và trên đường đi, ông ấy phải dừng lại và gặp một ai đó.
Và tôi đang ở trong xe và hai người đàn ông của ông ấy mà tôi rất quen thuộc, với cha tôi và họ đang nói chuyện với người này và cuộc trò chuyện trở nên rất căng thẳng.
Và tôi thấy, cha tôi thật sự tức giận, chưa bao giờ thấy ông ấy như vậy trước đây.
Và Steve, tôi không đùa đâu, ít nhất đây là ấn tượng của một đứa trẻ, tôi còn trẻ.
Ông ấy chỉ việc nắm lấy cổ của gã đó và đè gã vào tường, và tôi thấy gã đó sợ hãi tột độ.
Tôi chưa bao giờ thấy bố tôi như vậy trước đây vì ông không đánh chúng tôi hay làm gì cả khi chúng tôi còn nhỏ.
Bạn biết đấy, tôi có anh chị em.
Ông không đối xử với chúng tôi như vậy. Mẹ tôi thì cứng rắn.
Mẹ tôi thì quên đi. Bà không nương tay, nhưng bố tôi thì không.
Vì vậy, khi thấy ông ấy như vậy, tôi đã nói, wow, thực sự có một mặt khác của ông ấy, bạn biết đấy, mặt đường phố của ông ấy.
Bạn đã nói có một trải nghiệm khác.
Một trải nghiệm khác.
Điều này thì hơi buồn cười, nhưng theo một cách nào đó thì không.
Chúng tôi có một thợ mộc đang làm việc trong nhà và ông ấy thì kiểu như, tên ông ấy là Sal và tôi không bao giờ quên, ông là một người to lớn, khổng lồ.
Và ông ấy không bao giờ hoàn thành bất cứ điều gì đúng hạn, công việc mộc.
Bố tôi thuê ông ấy vì có lẽ ông không phải trả nhiều tiền, đúng không?
Và mẹ tôi thì luôn thúc giục ông ấy, bạn biết đấy, gã đến, ông ấy không hoàn thành công việc và tất cả những điều đó, và một lần ông ấy đến nhà và bố tôi đã nổi giận với ông ấy, đấm ông ấy ngay trong nhà và hạ gục gã đó, bạn biết đấy, trước mặt tất cả chúng tôi.
Chúng tôi hơi ngạc nhiên, nhưng ông ấy nói, đừng đổ lỗi cho tôi.
Mẹ của bạn đang châm chích tôi quá nhiều.
Tôi không thể chịu đựng được.
Bạn biết không?
Đó là một trong những điều như vậy.
Vì vậy, với tư cách là một người trẻ, đó là hai điều mà tôi thực sự chứng kiến với ông ấy.
Đó là những manh mối, đó là những manh mối về một điều gì đó khác.
Đó là một cửa sổ vào cuộc sống khác của ông ấy.
Và cuộc sống khác của ông ấy là gì?
Thực tế của cuộc sống khác của ông ấy như bạn đã hiểu là gì?
Chà, bạn biết đấy, điều kỳ diệu trong việc này, thật đáng kinh ngạc khi bạn có thể nhớ những điều gì đó đôi khi ở độ tuổi trẻ, nhưng bạn không thể thực sự ghép chúng lại với nhau.
Tôi phải quay lại.
Sự cố thực sự đầu tiên mà tôi có là, tôi khoảng bốn tuổi và chúng tôi đang sống ở Brooklyn, nhưng bố tôi đã chuyển chúng tôi, tôi và mẹ tôi đến Long Island nơi ông bà tôi sống.
Chúng tôi đã sống trong nhà của họ một thời gian. Và tôi không thấy bố mình trong vài ngày, ông ấy đã đi. Rồi một buổi sáng, ông ấy bước vào và bố tôi có một bộ râu dày, ông ấy chưa cạo râu. Người đàn ông bên phải của ông ấy thì đứng ở ngoài hiên, kiểu như đứng canh gác. Bố tôi bước vào, ôm mẹ tôi. Mẹ tôi có chút buồn bã, bà đã khóc, rồi ông ấy lại đến ôm tôi. Tôi đang ngồi trên bậc thềm của nhà bà ngoại và nói: “Tất cả chuyện này là gì vậy?” Ông ấy ở đó khoảng nửa giờ rồi rời đi. Thực ra, điều mà tôi không biết cho đến sau này là gia đình chúng tôi, gia đình Colombo, đang ở trong tình trạng chiến tranh vào thời điểm đó. Vì vậy, bố tôi không ở nhà, ở nhà khá nguy hiểm và, bạn biết đấy, điều đó kéo dài một thời gian. Và tôi không biết điều đó có nghĩa là gì vào thời điểm đó. Bạn biết đấy, khi nhìn lại, bạn kết nối những điều này lại với nhau sau này. Thực sự, tôi sẽ nói rằng đó là ba sự việc đó. Nhưng nhìn xem, bố tôi là một, bạn biết đấy, ông ấy là một đội trưởng trong cuộc sống đó và sau đó là một cấp dưới trong cuộc sống đó. Vì vậy, ông ấy có một vị trí rất cao, một vị trí quyền lực, có rất nhiều người xung quanh ông ấy, rất nhiều người đàn ông phụ thuộc vào ông ấy. Và bạn biết đấy, ông ấy là một nhân vật lớn trong cuộc sống đó. Ông ấy là một đội trưởng và một cấp dưới. Vâng. Tôi đã cố gắng hiểu cấu trúc của một gia đình mafia. Vì vậy, tôi đã in ra cái này để cố gắng hiểu nó từ những gì tôi có thể thấy. Và tôi sẽ đưa cái này lên màn hình cho bất kỳ ai quan tâm và ghim nó bên dưới. Điều đó có chính xác về mặt cấu trúc của một gia đình mafia không? Vâng. Vâng, đúng vậy. Đây là, đây là thứ hạng thực sự. Và đó là, ý tôi là, có một ông trùm và một cấp dưới và một người tư vấn thì kiểu như là một cố vấn cho ông trùm. Và sau đó bạn có các chế độ hàng đầu, đó là thuật ngữ thực sự cho nó hoặc coppers. Và họ là, họ kiểu như là những ông trùm đường phố. Họ ở vị trí cao hơn. Và sau đó bạn có những người lính, đó là cấp bậc chính thức đầu tiên.
Khi bạn được “made”, thuật ngữ này được sử dụng vào đêm mà bạn tuyên thệ và bạn trở thành một thành viên chính thức của cuộc sống đó.
Cấp bậc của bạn là lính, và những người cộng sự là những người xung quanh chúng ta, nhưng chưa bao giờ tuyên thệ.
Họ không phải là thành viên chính thức.
Họ chỉ là những cộng sự.
Vì vậy, từ dưới lên, cấp bậc thấp nhất là những cộng sự.
Tôi sẽ nhắc lại điều này để đảm bảo rằng tôi đã hiểu.
Và họ không, họ chưa tuyên thệ, vì vậy họ chưa trở thành những gì bạn gọi là “made men”.
Các lính là cấp bậc đầu tiên đã tuyên thệ.
Và họ báo cáo cho các capo và các capo báo cáo cho underboss.
Các capo cũng có thể báo cáo trực tiếp cho ông trùm.
Và sau đó có ông trùm ở trên underboss.
Đúng vậy.
Ông ấy là ông trùm.
Ông ấy là người cai trị thực sự của gia đình.
Và bố bạn đã trở thành một underboss.
Underboss, đúng vậy.
Vậy ông ấy là một cấp dưới của ông trùm.
Đúng vậy.
Và bạn đã đề cập rằng gia đình bạn có một cái tên nhất định.
Cái tên đó là gì?
Colombo.
Colombo.
Vâng.
Bởi vì tôi nghĩ tôi cần hiểu về lịch sử của mafia để hiểu Colombo là gì.
Đúng vậy.
Chà, bạn biết đấy, nó có nguồn gốc từ Ý, rõ ràng là từ Sicily.
Và ban đầu chỉ là một nhóm ở Ý tập hợp lại để bảo vệ các thị trấn của họ khỏi những kẻ cướp bóc đang xâm nhập và gây thiệt hại cho các thị trấn trong các thành phố.
Và cuối cùng, vì một lý do nào đó, họ bắt đầu trở thành một tổ chức tội phạm nhỏ.
Và sau đó, nhiều người trong số họ di cư đến New York, bạn biết đấy, vào năm 1901, 19, tôi nghĩ là sớm nhất vào cuối thế kỷ 19, có lẽ là vào năm 1885 hoặc cái gì đó như vậy là khi họ bắt đầu đến đây, đến Hoa Kỳ, đến hợp pháp, đến Ellis Island, vào một cách hợp pháp.
Và ban đầu, những người đến đây chỉ đang lợi dụng chính người dân của họ trong các thành phố mà họ đã đến.
Và bạn biết đấy, tôi có thể đi qua tất cả những điều này, nhưng bạn hãy quay lại những ngày của Al Capone.
Tôi chắc bạn biết, bạn đã nghe đến cái tên đó, người đã xuất phát từ Brooklyn và đến Chicago. Và tôi luôn nói điều này, họ rõ ràng đã tham gia vào hoạt động tội phạm, bạn biết đấy, cho vay nặng lãi, cho vay tiền với lãi suất cắt cổ, tống tiền một số chủ cửa hàng, bạn biết đấy, để bảo vệ, lấy tiền từ họ, một chút trong kinh doanh cờ bạc. Nhưng điều thực sự xảy ra, tôi luôn nói điều này, chính là chính phủ, chính phủ Hoa Kỳ đã làm cho mafia trở nên mạnh mẽ ở Hoa Kỳ. Và khi nào thì họ làm điều đó? Với việc cấm rượu. Bởi vì chính vào lúc đó, những người đó nhận ra, này, mọi người muốn điều này, họ muốn có đồ uống. Chính phủ đang cấm nó, nhưng chúng tôi sẽ cho phép họ có được nó. Và vì vậy họ bắt đầu tạo ra, họ đã tham gia vào kinh doanh rượu bất hợp pháp, về cơ bản. Để nói rõ hơn về điều đó, chỉ riêng tiểu bang New York đã có 36.000 quán bar lén lút, những quán bar bất hợp pháp vào thời điểm đó, 36.000 chỉ riêng ở New York. Và mafia đã kiểm soát tất cả chúng. Và mọi người muốn điều đó, và họ đã cung cấp cho họ. Và điều đó cực kỳ sinh lợi. Ý tôi là, bạn đang nói, bạn biết đấy, với tiền ngày nay, hàng tỷ đô la. Và đó là điều đã bắt đầu tạo ra tổ chức này. Và sau đó vào những năm 40, Lucky Luciano, người cũng đến từ Italy, thấy rằng nhiều người bắt đầu chiến tranh với nhau, luôn là quyền lực và kiểm soát và tiền bạc. Và ông ấy nói, chúng ta sẽ không tồn tại. Chúng ta sẽ không sống sót như thế này. Chúng ta phải trở thành một tổ chức, một doanh nghiệp. Và ông ấy là người đã tạo ra Ủy ban Mafia và chia thành các gia đình. Thực ra vào thời điểm đó, có chín gia đình trên toàn quốc. Và họ là những ông trùm của mỗi gia đình. Và đó là cách mà toàn bộ cấu trúc này hình thành, vào những năm 40. Thực ra là ông ấy, Meyer Lansky, người đã đóng một vai trò quan trọng, mặc dù Meyer Lansky không phải là một người đã được công nhận vì ông ấy là người Do Thái và bạn phải có nguồn gốc Ý. Nhưng ông ấy là người cánh tay phải của Lucky Luciano.
Và đó là khi mafia thực sự xuất hiện ở Hoa Kỳ.
Vì vậy, mafia là một tổ chức duy nhất, và sau đó Lucky Luciano, bạn đã nói đúng không?
Vâng.
Ông đã chia nó thành nhiều gia đình.
Đúng vậy.
Những gia đình đó có thực sự có liên quan về huyết thống không?
Không.
Khi bạn nói chia thành các gia đình, có phải ông ấy chỉ bổ nhiệm nhiều giám đốc điều hành để thuê các phần khác nhau của cùng một tổ chức không?
Vâng.
Nó được gọi là một gia đình.
Ý tôi là, bạn có thể gọi nó là một nhóm hoặc bất cứ điều gì bạn muốn gọi, nhưng chúng tôi gọi nó là gia đình.
Và không, họ không nhất thiết phải có liên quan.
Và có ai đó nổi lên trong nhóm đó như là người đứng đầu, và ông ấy chính thức bổ nhiệm họ làm ông trùm.
Và để có một ghế trong ủy ban, cơ quan lãnh đạo của tất cả các gia đình này trên toàn quốc, bạn phải là ông trùm hoặc đại diện của gia đình mà ông trùm chỉ định.
Và sau đó bạn có thể ngồi trong ủy ban, và ủy ban được cho là đã tạo ra chính sách cho tất cả các gia đình trên toàn quốc.
Và đó là cách nó hoạt động.
Được cho là.
Được cho là vì, bạn biết đấy, tôi phải hiểu rằng ủy ban giống như Liên Hợp Quốc.
Nó tốt, bạn biết đấy, và họ sẽ tạo ra chính sách.
Nhưng thực sự, bạn không thể bảo một ông trùm của gia đình mình phải làm gì.
Ông ấy có quyền tự quyết hoàn toàn.
Vì vậy, nghe có vẻ tốt, và đôi khi ủy ban sẽ đưa ra một chính sách mà mọi người sẽ tôn trọng.
Nhưng nếu ông trùm của gia đình đó không muốn, họ không phải làm.
Và các gia đình lớn thế nào?
Ở New York, chúng tôi có năm gia đình, và tổng cộng số người trong các gia đình đó khoảng 750 người.
Bạn biết đấy, gia đình Gambino có khoảng 250 người, và đây là trong thời kỳ của tôi.
Gia đình Genevieve có 250 người.
Gia đình Bonanno, gia đình Colombo, Lucchesi, chúng tôi có khoảng hơn một trăm mỗi gia đình.
Chúng tôi là những gia đình nhỏ hơn.
Nhưng tổng cộng bạn có khoảng 750 người đã được phong chức, những người thực sự đã tuyên thệ.
Và sau đó chúng tôi có rất nhiều cộng sự, bạn biết đấy, hàng trăm người.
Chúng tôi đã có một sự hiện diện lớn, đặc biệt là ở New York.
Có phải các gia đình đã đấu tranh với nhau ngay cả ở New York, có những cuộc cãi vã giữa các gia đình không?
Trước những năm 40, có.
Khi ủy ban được thành lập, có.
Họ đã chiến tranh với nhau.
Khi ủy ban đó được thành lập, không còn chiến tranh giữa các gia đình nữa.
Bất cứ khi nào có chiến tranh, đó là một cuộc nội chiến, và đó luôn là một cuộc chiến vì quyền lực.
Gia đình chúng tôi, gia đình Colombo, chúng tôi là một trong những gia đình bạo lực và hay chiến tranh hơn.
Chúng tôi đã có ba cuộc chiến trong suốt cuộc đời tôi trong gia đình Colombo, và đó luôn là vì quyền lực.
Ai muốn trở thành ông trùm?
Bạn không có bầu cử.
Có ai đó muốn chiếm lấy quyền lực.
Đó là một cuộc đấu tranh quyền lực.
Và dù kết quả ra sao, thì nó sẽ ra như vậy.
Trong gia đình.
Trong gia đình.
Bây giờ, các gia đình khác có thể nói, được rồi, chúng tôi ủng hộ bạn, nhưng không phải bằng sức người.
Đó là, bạn biết đấy, ai mà bạn ủng hộ vào thời điểm đó.
Nhưng không, mọi thứ đã được giải quyết, bạn biết đấy, khi ủy ban được thành lập trong gia đình,
mọi thứ thường được giải quyết một cách hòa bình, bạn biết đấy, một cách thân thiện.
Nhưng luôn có rất nhiều bất đồng.
Có rất nhiều cuộc họp mặt, bạn biết đấy, để giải quyết mọi thứ.
Chúng tôi đã có rất nhiều điều đó.
Bạn biết đấy, tôi đã rất tích cực trong cuộc sống đó, và tôi đã tham gia họp mặt mỗi ngày,
bạn biết đấy, cố gắng giải quyết một cái gì đó.
Hoặc là một trong những người điên của tôi gặp rắc rối, hoặc đó là một tình huống kinh doanh, có rất nhiều điều đó.
Cuộc họp mặt là gì?
Tôi đã đọc về điều này trong công việc của bạn, và tôi thấy nó khá thú vị, vì tôi nghĩ
đôi khi trong kinh doanh với tư cách là một CEO, có lẽ chúng ta nên bắt chước ý tưởng này về việc tổ chức một cuộc họp mặt.
Chúng tôi có rất nhiều cuộc họp và rất nhiều email và những thứ như vậy, nhưng có vẻ như bạn
có một cách thuần khiết để giải quyết mọi thứ.
Chúng tôi có.
Một cuộc họp mặt là cách chúng tôi giải quyết mọi thứ, mọi thứ.
Chúng tôi đã ngồi xuống.
Chúng được tổ chức.
Khi tôi nói có tổ chức, bạn thường thấy, ông trùm là người kiểm soát điều đó.
Nếu đó là một cuộc họp nghiêm túc, thay vì chỉ có hai người đội trưởng hoặc cặp đôi ngồi lại với nhau, bạn phải đưa ông chủ vào. Ông ấy là quy tắc cuối cùng. Những gì ông ấy nói là quyết định, thích hay không thích. Và có những quy tắc. Nếu bạn là một người có uy tín và tôi cũng là một người có uy tín, và chúng ta đang tranh cãi về một vấn đề kinh doanh, và bạn đang nói dối, tôi không thể gọi bạn là kẻ nói dối. Nếu tôi gọi bạn là kẻ nói dối, tôi sẽ tự động thua trong cuộc tranh luận, vì tôi đã không tôn trọng bạn. Họ phải tôn trọng các cuộc họp. Vì vậy, nếu một người đang nói dối, bạn phải tìm cách để cho ông chủ hiểu điều đó mà không gọi anh ta là kẻ nói dối. Và sau đó, vào cuối cuộc họp này, bất kỳ quyết định nào mà ông chủ đưa ra, đó là quyết định cuối cùng. Không có kháng cáo. Không có gì cả. Bắt tay. Đứng dậy và bạn rời đi. Và đó là phán quyết cuối cùng. Bạn đã đề cập đến điều này. Tôi đã viết một cuốn sách. Thực ra đó là một cuốn sách về kinh doanh. Tôi sẽ đưa ra một đề nghị mà bạn không thể từ chối. Harper Collins là nhà xuất bản. Sau khi họ nghe về điều đó, họ nói, chúng tôi sẽ không tổ chức thêm bất kỳ cuộc họp nào từ bây giờ. Họ đều ngồi xuống. Ông ấy nói, vậy là xong, bạn biết đấy, vì điều đó hiệu quả hơn nhiều. Những vấn đề nào sẽ được giải quyết trong một cuộc họp? Nhiều tranh chấp kinh doanh, và đôi khi, thành thật mà nói, bạn biết đấy, đó là một cuộc sống với những hậu quả nghiêm trọng. Và nếu ai đó vi phạm chính sách, mắc sai lầm đến mức phải trả giá nghiêm trọng, bạn phải ngồi lại để quyết định số phận của anh ta, về cơ bản, những người nói cho anh ta, những người nói chống lại anh ta, và sau đó ông chủ sẽ đưa ra phán quyết cuối cùng. Vì vậy, đó có thể là một cuộc họp nghiêm túc. Nó sẽ là một vấn đề kinh doanh. Vậy trong trường hợp quyết định số phận của ai đó, liệu người mà bạn đang quyết định số phận có ngồi đó không? Không. Vì vậy, sẽ có ai đó đại diện cho một bên trong quyết định đó. Đúng. Những điều như liệu người này có nên sống hay không. Đúng. Bạn đã bao giờ tham gia một cuộc họp mà mọi người đang thảo luận về việc liệu ai đó có nên sống không?
Và bạn đã thấy điều đó xảy ra theo cả hai hướng.
Đúng vậy.
Cha bạn bị đưa vào tù khi bạn 19 tuổi.
Vâng.
Thực ra, ông đã vào ra tù trước đó, nhưng ông bắt đầu thi hành án trong bản án 50 năm.
Tôi 19 tuổi.
Điều đó đã thay đổi cuộc sống của bạn như thế nào?
Bạn biết đấy, qua tất cả những gì tôi đọc, bạn thực sự yêu quý người đàn ông này.
Tôi yêu ông ấy.
Ông là một người cha tốt, và ông muốn điều tốt nhất cho tôi vào thời điểm đó, và ông đã dạy tôi những điều tuyệt vời.
Ý tôi là, ông thực sự đã làm như vậy, và bạn biết đấy, lợi thế duy nhất mà tôi có trong cuộc sống, và lại một lần nữa, được cha tôi dạy cho tôi.
Ông luôn nói, “Con trai, hãy là một người lắng nghe tốt.
Lắng nghe trước khi nói.
Bạn biết không?
Hãy cẩn thận.
Đừng, bạn biết đấy, đừng nói không đúng lúc.”
Ông luôn dạy tôi cách trở thành một người lắng nghe tốt.
Vì vậy, người mà tôi lắng nghe nhiều nhất chính là ông, và ông đã dạy tôi rất tốt về điều đó.
Vì vậy, tôi có rất nhiều tình yêu và sự tôn trọng dành cho cha mình.
Và khi ông đi xa, đó là một cú sốc lớn, vì ông 50 tuổi khi vào tù.
Nếu ông có thêm 50 tuổi nữa, ông sẽ không bao giờ ra khỏi tù còn sống.
Đó là điều chúng tôi nghĩ, bạn biết không?
Vì vậy, thật sự rất khó khăn.
Tôi gần như vẫn có thể thấy cảm xúc trong bạn khi bạn nói về việc ông ấy bị đưa vào tù.
Vâng.
Đó là một khoảnh khắc quyết định trong cuộc đời tôi, vì bạn biết đấy, tôi nhận ra mọi thứ sẽ thay đổi một cách đáng kể.
Ý tôi là, tôi là đứa lớn nhất trong gia đình, có ba em trai và em gái.
Và tôi biết tôi phải đóng vai trò trong việc đó, bạn biết không, trong việc chăm sóc mẹ tôi, vì cha tôi, khi ông đi xa, ông đã nói, “Nghe này, tôi giao phó gia đình cho con.”
Ông nói, “Bạn biết đấy, hãy là một người con tốt, và chăm sóc các em trai và em gái của con, và chăm sóc mẹ của con.”
Vì vậy, tôi có trách nhiệm đó.
Và tôi đã làm điều đó bất kể thế nào, vì trong nhiều phiên tòa của cha tôi, mẹ tôi sẽ đi và tôi sẽ, một lần, ông ấy đã bị xét xử cách chúng tôi vài trăm dặm.
Họ đã chuyển địa điểm đến Albany, New York, và tôi ở Long Island.
Mẹ tôi thường đi vắng ba hoặc bốn ngày với bố, và tôi phải trông các em. Tôi đã đảm nhận vai trò đó từ sớm, nhưng khi bố đi vắng, mọi thứ trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều. Cuộc sống của bạn khi bố đi vắng, bạn đang học để… trở thành bác sĩ. Đúng vậy. Thật khó để tưởng tượng những sự kiện xảy ra trong cuộc sống của bạn vào thời điểm đó khi bạn đang học để trở thành bác sĩ. Bố bạn vào tù, và điều đó đã thay đổi hướng đi của cuộc đời bạn. Nó khiến bạn nghiêng về cuộc sống mà ông ấy vừa thoát ra. Và bạn nói rằng ông ấy bị giam giữ một cách sai trái. Bố tôi đã bị vu khống trong vụ án đó. Vu khống? Đúng, một trăm phần trăm. Tôi sẽ mang điều đó đến mồ. Ông ấy được cho là người đứng sau một loạt vụ cướp ngân hàng trên toàn quốc. Và bạn biết không, khi bố tôi lần đầu tiên vào tù, tôi đã ở với ông ấy trong phòng thăm. Chúng tôi ở trong một nhà tù. Tôi nhìn ông ấy và nói, “Bố, cướp ngân hàng?” Ông ấy nhìn tôi và nói, “Con trai, bố vô tội. Bố không phải là kẻ cướp ngân hàng. Bố không ra lệnh cho những vụ cướp ngân hàng này.” Bố đã bị vu khống. Chính phủ đã vu khống bố. Bố tôi chưa bao giờ nói dối tôi cho đến thời điểm đó. Và ông ấy nói, “Chúng ta phải làm việc để lật ngược bản án này.” Và tại sao tôi lại tin? Trước hết, ông ấy chưa bao giờ nói dối tôi, nên tôi tin. Nhưng bốn nhân chứng làm chứng chống lại ông ấy đều là những người nghiện ma túy. Bố tôi, suốt cuộc đời, đã giảng dạy chống lại ma túy cho tôi. Ông ấy thường kể những câu chuyện, ngụ ngôn, để cho tôi thấy những nguy hiểm của ma túy. Tất cả chúng tôi, những đứa trẻ, để chúng tôi không bao giờ bị dính líu. Ông ấy ghét bất cứ điều gì liên quan đến ma túy. Chúng tôi đã nói về điều đó. Vì vậy, tôi chưa bao giờ coi bố tôi là một kẻ đạo đức giả trong khía cạnh đó. Ông ấy không kết giao với những người đó, chứ đừng nói đến việc cướp ngân hàng với họ. Vì vậy, điều đó khiến mọi thứ trở nên rất thực tế. Và điều đó khiến tôi tức giận theo một cách nào đó, nhưng cũng thúc đẩy tôi nói, “Bạn biết không? Tôi không thể để bố tôi chết ở đây, bạn biết không?” Và cùng lúc đó, tôi đã trở nên rất thân thiết với Joe Colombo, người là ông trùm của…
Gia đình chúng tôi, gia đình Colombo.
Và ông ấy đã đưa tôi vào vòng tay của mình, bởi vì, bạn biết đấy, rõ ràng là bố tôi là cấp dưới của ông ấy.
Và tôi bắt đầu gặp gỡ nhiều bạn bè của bố hơn, và họ nói với tôi, “Mike,
cậu đang làm gì ở trường vậy?
Nếu cậu không giúp bố cậu, ông ấy sẽ chết trong tù.”
Vì vậy, điều đó đã ảnh hưởng lớn đến tôi.
Tôi nói, “Tôi không thể để điều đó xảy ra.”
Và mặc dù bố tôi không muốn tôi tham gia vào cuộc sống này, nhưng tôi đã đến thăm ông ở phòng thăm tại nhà tù Leavenworth, và tôi nói, “Bố, con không đi học nữa.
Nếu con không giúp bố, bố sẽ chết ở đây.”
Và chúng tôi đã cãi nhau về điều đó, vì ông ấy thất vọng.
Ông không muốn điều đó xảy ra với tôi.
Ông biết cuộc sống này rất khó khăn.
Ông không muốn điều đó cho tôi.
Ông không muốn điều đó cho bất kỳ đứa trẻ nào của ông.
Nhưng tôi khá cứng đầu khi còn nhỏ, và tôi nói, “Bố, con đã quyết định rồi.
Con không còn hứng thú với trường học.
Con sẽ không đi nữa.”
Tôi nói, “Bố đang lãng phí hơi thở của mình.”
Và cơ bản, ông ấy nhìn tôi, Steve, và, bạn biết đấy, tôi không bao giờ muốn xúc phạm khán giả, nhưng ông ấy nhìn tôi và nói, “Được rồi, nhưng nếu con ra ngoài đường, thì con phải ra ngoài đường theo cách đúng đắn.”
Trong tâm trí ông ấy, cách đúng đắn là trở thành một thành viên trong cuộc sống của ông.
Vì vậy, ông ấy nhìn tôi và nói, “Tôi phải hỏi con một câu rất nghiêm túc.”
Tôi nói, “Cứ hỏi đi.”
Ông ấy nói, “Nếu con phải giết ai đó, con có thể làm được không?”
Và tôi nói, “Bố, trong hoàn cảnh đúng đắn, thì có, con có thể làm được.”
Ông ấy nói, “Đó là câu trả lời đúng.”
Ông ấy nói với tôi, “Rồi ông ấy nhìn tôi và nói, “Về nhà đi.
Có ai đó sẽ liên lạc với con.
Làm những gì con được bảo.”
Đó là tất cả những gì ông ấy nói.
Ông không giải thích thêm.
Ông không nói, “Đây là những gì yêu cầu ở con.
Không có gì cả.”
Bởi vì, bạn biết đấy, Steve, đó là một cuộc sống bí mật.
Bạn không được phép nói về cuộc sống đó với bất kỳ ai bên ngoài nó.
Bố tôi sẽ không vi phạm chính sách đó, ngay cả với tôi, con trai của ông.
Ông ấy chỉ nghĩ, “Được rồi, bọn trẻ có khả năng đó. Về nhà và làm những gì bạn được bảo.” Và tôi không chất vấn ông. Tôi nói, “Được rồi, bố, đây là điều bố muốn. Chỉ cần chỉ cho tôi hướng đi đúng.” Ý tôi là, đó là loại gắn bó mà chúng tôi có với nhau vào thời điểm đó. Và tôi rời khỏi đó, và đó là cách mọi thứ bắt đầu với tôi. Khi bạn trả lời câu hỏi đó, bố bạn đã hỏi bạn, “Con có nói thật không?” Vâng. Ý tôi là, rõ ràng là tôi chưa bao giờ ở trong tình huống đó, nhưng tôi đã nghĩ về nó, và tôi không nhớ điều gì đã lướt qua tâm trí tôi vào thời điểm đó. Tôi có nói với bản thân, “Chà, đây là câu trả lời mà bố tôi muốn không?” Hay tôi có nói với bản thân, “Vâng, tôi thực sự có thể làm điều đó?” Khi tôi ngồi đây bây giờ, sau nhiều năm như vậy, tôi không thể thành thật trả lời điều đó. Nhưng câu trả lời là có. Ông ấy không bao giờ cố gắng ngăn bạn, hay có phải không? Ông ấy có bao giờ cố gắng thuyết phục bạn không tham gia Mafia không? Không. Ý tôi là, trước thời điểm đó, đó không phải là điều ông ấy muốn cho tôi. Nhưng một khi tôi đã quyết định, tôi nghĩ có một cảm giác tự hào hoặc vui mừng trong bố tôi. Tôi đã thấy điều đó ở ông. Và rằng, bạn biết đấy, một khi tôi trở thành một người chính thức, ông ấy đã rất vui mừng, ông ấy đã rất phấn khích. Ông ấy hoặc bất kỳ ai khác nghĩ rằng việc bạn tham gia Mafia sẽ giúp ông ấy như thế nào? Đơn giản. Tôi cần tiền cho luật sư. Tôi có một cái đầu kinh doanh. Bố tôi biết điều đó. Chúng tôi cần theo dõi các nhân chứng và những người liên quan đến vụ án có thể, bạn biết đấy, nói rằng đây là một cái bẫy. Và đó chính xác là những gì tôi đã làm. Ý tôi là, tôi đã theo đuổi tất cả những nhân chứng này để cố gắng tìm họ và khiến họ rút lại lời khai đó. Tôi đã làm việc với các luật sư vì lý do đó, và cuối cùng đã có được, bạn biết đấy, ba trong số các nhân chứng rút lại lời khai đó, cho họ kiểm tra phát hiện nói dối, chứng minh rằng họ đã nói dối trong phiên tòa mà FBI đã đồng ý với câu chuyện rằng họ đã gặp nhau vì bố tôi là một người mà họ muốn bắt giữ đến mức nào. Họ thực sự muốn điều đó. Ý tôi là, nếu bạn quay lại những năm 60 và nhìn vào lượng sự chú ý của truyền thông mà bạn đã có,
Bạn biết đấy, bạn sẽ không tin đâu. Nhưng FBI vào thời điểm đó, tôi tin rằng họ đã đồng lõa trong việc này vì có thể họ đã biết rằng những người này đang nói dối. Một trong những nhân chứng đã nói với tôi rằng khi họ đồng ý hợp tác với chính phủ, họ sẽ đổ những vụ cướp ngân hàng này cho một người khác và họ thực sự đã làm như vậy. Một người tên là Tony Polici, họ nói, à, anh ta là người ban đầu đã chỉ cho chúng tôi cách thực hiện những vụ cướp ngân hàng này. Và khi FBI nói với anh ta, điều này đến từ nhân chứng, FBI đã nói với anh ta, à, điều đó sẽ giúp anh có thời gian giảm án, nhưng tôi sẽ không đi xa đến vậy. Chúng tôi không quan tâm đến Tony Polici. Một người như Sonny Francis, điều đó mới quan trọng. Và rồi họ đã bịa ra câu chuyện này vì, Steve, vấn đề là, họ đã thực hiện tất cả các vụ cướp ngân hàng, từng vụ một. Và họ đã mô tả nó một cách chi tiết tại phiên tòa. Tất cả những gì họ nói là Sonny Francis đã ra lệnh cho họ trong một cuộc họp mà chúng tôi đã có một lần tại Q-Motor Inn. Và tại sao họ lại chọn đêm đó cho cuộc họp? Bởi vì bố tôi đang bị giám sát liên tục. Và FBI đã nói cho họ biết ngày nào bố tôi sẽ có mặt, mà không có chứng cứ ngoại phạm. Ông ấy có thể đang ngồi ở nhà, không có chứng cứ ngoại phạm để nói rằng ông ấy không có mặt tại cuộc họp đó. Vì vậy, họ đã cấu trúc toàn bộ chuyện này. Và nhiều người sau đó đã nói Sonny sẽ không bao giờ liên kết với những loại người như vậy. Vì vậy, bạn biết đấy, tất cả những điều đó đã kết hợp lại. Và thực sự, như tôi đã nói, nhìn, tôi đã vào tù vì một tội mà tôi có tội, đã nhận tội và đã chịu án. Nhưng tội ác cụ thể mà bố tôi đã làm, tôi sẽ mang theo đến mồ. Ông ấy không phải là một kẻ cướp ngân hàng. Bố bạn có phải là người tốt không? Tôi nghĩ vậy. Ý tôi là, đúng vậy. Nghe này, mọi người thích ông ấy. Bố tôi được rất nhiều người yêu mến. Khách quan mà nói. Khi bạn ngồi đây hôm nay, bạn có nghĩ rằng ông ấy là một điều tích cực không? Nghe này, bố tôi, nhìn, tôi sẽ nói với bạn điều này, bạn biết đấy, lời đồn trên phố từ…
FBI, bố tôi đã liên quan đến 30, 35 vụ giết người.
Không.
Ông ấy chưa bao giờ thừa nhận điều đó với tôi về bất kỳ ai cụ thể.
Ông ấy đã bị truy tố vì một vụ giết người, và ông ấy đã được tuyên bố vô tội trong vụ đó.
Nhưng bố tôi là một người đàn ông cứng rắn.
Không có nghi ngờ gì về điều đó.
Vậy nếu ông ấy liên quan đến 35 vụ giết người, như FBI gợi ý, bạn có nghĩ rằng ông ấy sẽ tốt hơn nếu ở sau song sắt không?
Điều tôi đang muốn nói ở đây thực sự là nếu họ đã gài bẫy ông ấy, thì liệu đó có phải là một lợi ích cho xã hội không khi họ gài bẫy ông ấy?
Chà, bạn biết đấy, Steve, để tôi, tôi biết đây sẽ là một câu hỏi khó, nhưng để tôi nói cho bạn biết tôi nghĩ gì.
Phần đúng và công bằng trong tôi, phần hợp pháp trong tôi nói rằng chính phủ không bao giờ được phép vi phạm pháp luật để duy trì pháp luật.
Bởi vì nếu bạn cho phép điều đó xảy ra, thì nó sẽ rơi vào chế độ quân chủ, và mọi người sẽ không được bảo vệ vì nếu họ làm điều đó chống lại những kẻ điên cuồng, họ có thể làm điều đó với bất kỳ ai.
Vì vậy, tôi tin chắc rằng chính phủ có đủ công cụ và vũ khí để xử lý mọi người theo cách đúng đắn.
Và họ làm điều đó 96, 97% thời gian, họ không nên được phép vi phạm pháp luật để truy đuổi một tên tội phạm.
Đó là cảm giác của tôi về điều đó.
Bây giờ, một điều khác là như thế này.
Mọi người nghĩ rằng khi chúng ta tuyên thệ, lời thề Omerita, đó là một lời thề để giữ im lặng.
Đó không phải là một lời thề để nói dối, ăn cắp, lừa đảo và giết người.
Điều đó có xảy ra như một phần của cuộc sống đó không?
Có.
Nhưng chúng tôi được nói thẳng ra.
Bây giờ hãy cố gắng hiểu suy nghĩ ở đây.
Bạn bước vào cuộc sống đó, bạn được nói thẳng ra.
Chúng tôi có quy tắc.
Bạn không bao giờ được vi phạm vợ, con gái, chị gái, bạn gái của một người đàn ông khác, không bao giờ.
Điều đó sẽ khiến bạn chết.
Trong thời đại của tôi, chúng tôi không được phép liên quan đến ma túy.
Bạn liên quan đến ma túy, bạn bị bắt, bạn chết.
Bạn có thể làm một số điều khác, bạn không trung thực với mọi người, bạn không tôn trọng ai đó, bạn đánh một người đã được phong, bạn chết.
Bây giờ chúng tôi hiểu điều đó và họ nói với bạn, người bạn thân nhất của bạn có thể là người bóp cò vì cuộc sống này đứng trước mọi thứ.
Chỉ vậy thôi.
Bạn không vi phạm các quy tắc.
Đó là cách chúng tôi duy trì quyền kiểm soát trong cuộc sống này.
Đó là cách chúng tôi tồn tại suốt một trăm năm và đó cũng sẽ là cách mà mọi thứ sẽ tiếp tục.
Vậy bây giờ bạn đang nói, được rồi, tất cả chúng ta đều đồng ý với điều này.
Tất cả chúng ta đều thừa nhận điều đó.
Nếu một trong số chúng ta quyết định vi phạm chính sách của luật pháp và chúng ta bị bắt, thì chúng ta hiểu
hậu quả.
Vì vậy, đó là cách tôi nhìn nhận và đó là cách tôi biện minh cho điều đó.
Bây giờ điều đó có nghĩa là bạn có thể ra ngoài và bắt đầu thực hiện những vụ giết người ngẫu nhiên không?
Không.
Nếu ông chủ bảo bạn đi giết ai đó vì ông ấy không thích họ và bạn làm điều đó, thì điều đó là không đúng.
Nhưng nếu chúng ta giết những người của chính mình, và bạn biết đấy, bạn nghe rất nhiều lần, ồ, chúng tôi chỉ giết những người của chính mình.
Thực ra, chúng tôi không chỉ giết những người của chính mình, nhưng nếu chúng tôi chỉ giết những người của chính mình, biết rằng chúng tôi đã đưa ra lựa chọn đó, thì, được rồi, tôi cũng hiểu phần nào.
Mặc dù giết người là giết người, đó là một tội ác và đó là tội lỗi và tôi hiểu điều đó.
Nhưng đó là cách bạn biện minh cho điều đó.
Nhưng có phải chỉ giết những người của chính mình không?
Vâng, với một số người trong chúng tôi thì có, và với những người khác thì không, và tôi đã thấy cả hai phía của vấn đề đó.
Bạn chưa bao giờ nói về việc phải giết ai đó, phải không?
Không.
Tại sao lại như vậy?
Bởi vì đó không phải là một chủ đề mà tôi có thể tham gia, bạn biết đấy, tôi lắng nghe, tôi muốn trung thực nhất có thể vì tôi là một người theo đạo Thiên Chúa và bạn không muốn nói dối mọi người.
Nhưng đó không phải là điều tôi muốn nói đến.
Tôi đang tự hỏi vì khi tôi đọc điều đó, tôi nghĩ có thể là vì, bạn biết đấy, có thể có một cái gì đó liên quan đến sự trả thù hợp pháp, có thể là vì, bạn biết đấy, không hay cho mọi người khi nghe về điều đó.
Có thể là vì vẫn còn một loại quy tắc nào đó mà bạn không thể nói gì.
Nhưng tôi tự hỏi tại sao.
Có thể là tất cả những điều trên.
Tôi không biết.
Chà, bạn biết đấy, Steve, nhìn này, có rất nhiều người trên đường phố bây giờ và nếu bạn vào YouTube, bạn sẽ thấy một số người trong số họ và họ đã thừa nhận những vụ giết người mà họ đã tham gia.
Đây là những người đã được công nhận và họ đã thừa nhận điều đó và nhiều người trong số họ đã đạt được thỏa thuận với
chính phủ.
Họ có quyền miễn trừ cho những tội ác mà họ đã phạm, ngay cả tội giết người.
Ý tôi là, chính phủ sẽ cho bạn quyền miễn trừ cho tội giết người nếu họ muốn bạn hợp tác và giúp đỡ họ.
Thật đáng kinh ngạc, nhưng họ sẽ làm điều đó.
Và vì vậy họ có quyền miễn trừ.
Họ có thể nói về những tội ác của mình.
Tôi không hợp tác ở mức độ đó chút nào.
Tôi không có quyền miễn trừ cho bất cứ điều gì tôi đã làm trong quá khứ, bạn biết không?
Và nghe này, bạn biết đấy, luật pháp của chúng ta ở Hoa Kỳ, nếu bạn đứng cạnh ai đó khi họ giết một người khác, bạn có thể bị buộc tội giết người giống như họ.
Vì vậy, bạn biết đấy, tôi chỉ nói rằng tôi đã ở trong tình huống đó, tôi chỉ nói rằng đó là luật.
Vì vậy, bạn biết đấy, tại sao phải nói về nó?
Thứ nhất và thứ hai, giết người là điều xấu.
Bạn biết đấy, nó xấu và bạn không bao giờ muốn nói về nó.
Ý tôi là, tôi không, nếu tôi làm điều gì đó như vậy, tôi sẽ không tự hào về nó.
Tôi không cố gắng khoe khoang và nói, hey, nhìn xem tôi có thể làm gì.
Mọi người đi chiến tranh.
Họ giết người mọi lúc, bạn biết đấy, để bảo vệ đất nước của chúng ta hoặc để tự vệ.
Vì vậy, ý tôi là, không phải là, ôi trời, bạn biết đấy, không ai, ý tôi là, giết người xảy ra mỗi ngày.
Ai muốn nói về nó?
Một số người thì có.
Tôi biết.
Không phải tôi.
Bạn đã đến gần mafia khi cha bạn bị bắt và đây là thời điểm bạn quyết định không đi học.
Ông trùm của gia đình Colombo đưa bạn đến gần, đưa bạn dưới cánh của ông ấy.
Bạn có phải làm một loại đào tạo nào đó để gia nhập mafia không?
Có điều gì đó, nhưng bạn làm.
Ôi, có chứ.
Chà, khi bạn gia nhập, đây là những gì đã xảy ra.
Tôi rời khỏi đó.
Một người đội trưởng trong gia đình đã đón tôi và đưa tôi đi gặp ông trùm.
Bây giờ, thật không may, Joe Colombo đã bị ám sát.
Ông ấy bị bắn và bị thương nặng.
Ông ấy đã sống thêm khoảng bảy năm và sau đó ông ấy chết do những vết thương này.
Vì vậy, một ông trùm mới đã lên nắm quyền và ông ấy đã qua đời bây giờ.
Và tôi đã ngồi với ông ấy.
Đây là khoảng hai tuần sau khi cha tôi gửi tin xuống trung tâm rằng ông ấy đang đề xuất tôi.
Một phần của cuộc sống đó.
Bạn không thể chỉ đến gặp ai đó và nói, “Tôi muốn gia nhập.”
Ai đó phải đề xuất bạn, bảo đảm cho bạn, nói rằng bạn có những gì cần thiết.
Có rất nhiều sự thiên vị trong cuộc sống đó.
Nhiều người cha đã đưa con trai, cháu trai của họ vào, bất cứ ai.
Vì vậy, trong trường hợp của tôi, chính cha tôi đã đề xuất tôi.
Và tôi đã ngồi với ông chủ và ông ấy nói với tôi, “Đây là thỏa thuận.
Bạn muốn trở thành một thành viên trong cuộc sống của chúng tôi.
Cha bạn đã gửi thông điệp.
Điều đó có đúng không?”
Và tôi đã nói, “Vâng.”
Ông ấy nói, “Vậy thì, đây là thỏa thuận.
Từ bây giờ, 24 giờ một ngày, bảy ngày một tuần, bạn phải sẵn sàng phục vụ gia đình này,
gia đình Colombo.
Điều đó có nghĩa là nếu mẹ bạn bị ốm và đang hấp hối, bạn sẽ ở bên giường bệnh của bà.
Chúng tôi gọi bạn đến phục vụ.
Bạn rời bỏ mẹ bạn.
Bạn đến và phục vụ chúng tôi.
Từ bây giờ, chúng tôi là số một trong cuộc sống của bạn trước bất cứ điều gì và mọi thứ.
Khi nào và nếu chúng tôi cảm thấy bạn xứng đáng với đặc quyền này, danh dự này để trở thành một thành viên, chúng tôi sẽ thông báo cho bạn.”
Chỉ vậy thôi.
Và bạn có chấp nhận điều đó không?
Và tôi đã nói, “Vâng, tôi chấp nhận.”
Và vì vậy trong hai năm rưỡi tiếp theo, tôi ở trong một giai đoạn như một người mới, nơi tôi phải làm bất cứ điều gì và mọi thứ mà tôi được yêu cầu, chứng minh rằng tôi xứng đáng.
Có thể đó là những việc rất tầm thường, có rất nhiều kỷ luật trong cuộc sống đó, rất nhiều quyền lực, rất nhiều sự tôn trọng được cho là.
Bạn có một cuộc họp vào lúc tám giờ.
Nếu bạn không có mặt lúc 7:30, bạn đã đến muộn.
Bạn không bao giờ được phép đến muộn trong cuộc sống đó.
Tôi không quan tâm tình huống là gì.
Bạn có một cuộc họp vào lúc tám giờ.
Nếu có kẹt xe và bạn lo lắng, hãy đến vào đêm trước và ngủ trong xe.
Không bao giờ được phép đến muộn.
Không có lý do nào cả.
Bạn biết đấy, lái xe buýt đến cuộc họp, ngồi trong xe ba, bốn, năm giờ.
Chúa cấm bạn rời đi.
Bạn đi đến nhà vệ sinh, lấy một tờ báo.
Ông ấy ra ngoài và bạn không có ở đó.
Ôi trời ơi, chúng ta có thể gặp rắc rối.
Bạn là người lái xe tẩu thoát.
Bạn không có ở đó.
Tôi biết tôi đã làm điều đó một lần và tôi đã phải trả giá cho điều đó.
Đó là những chuyện rất nghiêm trọng.
Bạn đã phải trả giá.
Chà, đã phải trả giá.
Nói cách khác, tôi đã bị mắng rất nặng.
Tôi sẽ nói với bạn, bạn biết đấy, chỉ là những thứ như vậy.
Họ để bạn ở một bên trong hai tuần để bạn hiểu sự nghiêm trọng của những gì bạn đã làm.
Để bạn không bao giờ làm lại điều đó.
Bạn không bao giờ lặp lại những sai lầm của mình trong cuộc sống đó nếu bạn thông minh.
Nếu bạn muốn, nếu bạn muốn, thứ nhất, muốn sống sót và thứ hai, bạn muốn thăng tiến.
Bạn không bao giờ lặp lại những sai lầm của mình.
Vì vậy, bạn biết đấy, những điều như vậy.
Và rồi nhìn xem, tôi sẽ thành thật với bạn, bạn biết đấy, thành thật nhất có thể.
Đó là một cuộc sống bạo lực đôi khi.
Nếu bạn là một phần của cuộc sống theo một hình thức nào đó, bạn là một phần của bạo lực.
Và nếu ai đó nói với bạn điều khác, họ hoặc là không thành thật hoặc họ không phải là thành viên chính thức của cuộc sống đó.
Và đó là cách mọi thứ diễn ra.
Tại sao bạn lại nói như vậy?
Bởi vì bạn đã nói rằng đó là công việc tầm thường và rồi bạn nói rằng đó là một cuộc sống bạo lực.
Bạn đang nói rằng trong hai năm thử thách đó, bạn phải làm cả hai điều đó.
Bạn phải tham gia vào bạo lực và làm những việc tầm thường.
Hãy để tôi nói như thế này.
Họ phải có đủ niềm tin vào bạn rằng bạn có thể làm bất cứ điều gì họ bảo bạn làm.
Họ phải hiểu điều đó và cảm nhận điều đó vì nếu họ không cảm nhận được điều đó, bạn sẽ không đi đâu cả.
Thế thôi.
Vì vậy, trong thời gian đó, bạn sẽ bị thử thách.
Và bạn đã bị thử thách?
Có.
Khi họ bắt bạn thề rằng nếu mẹ bạn đang hấp hối và bạn đang ở bên giường bệnh của bà và họ gọi bạn và yêu cầu bạn làm điều gì đó, bạn sẽ rời đi, bạn có rời đi nếu mẹ bạn đang hấp hối không?
Ngày đó, có thể tôi đã rời đi.
Tôi là người tuân theo quy tắc.
Tôi rất may mắn khi có một người thầy tuyệt vời là cha tôi.
Ông là một học trò và cũng là bậc thầy của cuộc sống.
Và tôi như một miếng bọt biển.
Tôi hấp thụ mọi thứ cha tôi nói với tôi, tôi lắng nghe.
Và một số điều ông nói với tôi là đúng, vì vậy có thể tôi đã rời đi vào thời điểm đó.
Tôi sẽ thành thật với bạn.
Tôi không biết.
Nó sẽ phụ thuộc vào những gì đang xảy ra vào thời điểm đó.
Nhưng tôi đã bị indoctrinated vào cuộc sống đó ở một thời điểm nào đó.
Đó là con người của tôi.
Nghe có vẻ hơi giống một giáo phái, theo một cách nào đó.
Tôi đoán nó có tính chất giống như một giáo phái, theo một cách nào đó.
Chúng tôi không làm những điều ngớ ngẩn khi tham gia các nghi lễ và buổi lễ khác ngoài cái đó.
Ngoài cái đó, không có gì sau đó.
Nó đã dạy bạn điều gì về kỹ năng giao tiếp với mọi người?
Bởi vì bạn ở xung quanh những ông chủ này, những người đàn ông rất tài năng.
Bạn thấy cách họ cư xử, làm ăn, ảnh hưởng đến mọi người, kết bạn.
Giai đoạn đó trong cuộc đời bạn đã dạy bạn điều gì về cách trở thành một người động viên/điều khiển người khác?
Vâng.
Nó đã dạy tôi rất nhiều.
Tôi nghĩ tôi đã hiểu.
Có hai cấp độ trong cuộc sống đó.
Bạn hoặc là một kẻ lừa đảo hoặc là một tên gangster.
Sự khác biệt là gì?
Tôi sẽ nói cho bạn sự khác biệt.
Một tên gangster là một người thực sự không biết cách sử dụng cuộc sống đó để có lợi cho mình trong kinh doanh.
Vì vậy, anh ta giống như một người, tôi không muốn nói là người mạnh mẽ, tôi không muốn dùng thuật ngữ đó, nhưng anh ta giống như một người mà, “Này, chúng ta đã làm được điều gì đó.
Đây là người đó.
Gửi anh ta đi.
Anh ta phải kiếm sống trong cuộc sống đó.”
Chúng tôi trong gia đình Colombo có 115 người đã được công nhận vào thời điểm đó.
Trong số 115 người, 20 người trong chúng tôi thực sự kiếm tiền và hỗ trợ gia đình theo một cách nào đó và thực sự nâng cao gia đình.
Chúng tôi là những kẻ lừa đảo.
Bây giờ, một tên gangster không bao giờ thực sự có thể trở thành một kẻ lừa đảo, anh ta chỉ không biết cách.
Nhưng một kẻ lừa đảo cũng phải là một tên gangster vì bạn sẽ bị gọi đến.
Không nhiều như người này, nhưng khi bạn được gọi, bạn phải làm điều đó.
Vì vậy, tôi là một kẻ lừa đảo hơn và kết quả là, tôi thường xuyên gặp tranh chấp kinh doanh và ngồi xuống với những người khác và bạn phải học cách thương lượng.
Ý tôi là, tôi đã học được nghệ thuật thương lượng trong những cuộc ngồi xuống đó.
Học cách thực sự, trước khi tôi bước vào một cuộc họp với ai đó, điều đầu tiên, cố gắng biết tính cách của người đó, biết nếu có một vị trí dự phòng, nếu tôi không…
Chiến thắng, điều mà tôi sẽ chấp nhận.
Vì vậy, tôi phải chuẩn bị cho những cuộc họp này vì nếu không chuẩn bị, họ sẽ nuốt chửng bạn, bởi vì nhiều người trong số những người cũ rất khéo léo.
Và hãy tin tôi, bạn có thể đúng 100% nhưng vẫn có thể kết thúc sai và họ sẽ đặt bạn vào một cái bẫy.
Vì vậy, bạn thực sự phải biết bạn đang làm gì.
Kỹ năng giao tiếp của tôi trong khía cạnh đó, về việc đàm phán và xác định một nhà lãnh đạo thực sự, đã được rèn giũa đến mức cao vì tôi đã nhiều lần đứng trên đỉnh.
Theo bạn, những nguyên tắc nào là cần thiết cho một cuộc bán hàng tốt hoặc một cuộc đàm phán tốt?
Có những điều nhỏ mà bạn thấy trong mafia mà có lẽ bạn không thấy ở thế giới bên ngoài không?
Một trong số đó bạn đã đề cập, đó là ý tưởng về việc rất đúng giờ.
Nhưng có vẻ như sự tôn trọng là cốt lõi của những gì bạn đã nói.
Những điều nhỏ nào là quan trọng cho một cuộc đàm phán hoặc một bài thuyết trình bán hàng theo quan điểm của bạn?
Chà, hãy hiểu rằng, tôi luôn học được điều này, có những lúc bạn có thể bước vào một căn phòng và là người thông minh nhất trong phòng.
Bạn không muốn ai biết điều đó, và bạn muốn mọi người chỉ nói chuyện.
Hãy để họ nói, cho họ một cơ hội, ném cho họ một cái gì đó để họ sẽ quay lại và nói chuyện và tìm hiểu tính cách của người này.
Bạn có thể học được rất nhiều từ mọi người chỉ khi họ nói và bạn giữ im lặng.
Có những lúc khác khi bạn không phải là người thông minh nhất trong phòng và bằng cách giữ im lặng, không ai biết điều đó.
Gã này đang nghĩ gì?
Gì, bạn biết đấy, gã này đang nghĩ gì?
Đó là một kỹ thuật tuyệt vời.
Và trong cuộc sống đó, nó cực kỳ có giá trị đối với tôi.
Tôi luôn là người cuối cùng nói, nói, hãy cho tôi biết mọi thứ, bạn biết đấy.
Và điều đó đã giúp tôi nắm vững nghệ thuật đó trong cuộc sống đó vì bạn có những gã này không bao giờ nên đánh giá thấp.
Có một số gã rất thông minh ở đó.
Nếu họ không ở trong cuộc sống đó, họ sẽ thành công ở nơi khác, bạn biết đấy, rất thông minh.
Vì vậy, bạn thực sự phải biết mình đang làm gì vì hậu quả cũng rất nghiêm trọng. Ý tôi là, bạn có thể bước vào đó và mất hết mọi thứ, bạn biết đấy, vì sếp có thể nói, “Này, không chỉ bạn sẽ phải trả cho người này số tiền này, mà bạn còn phải trả cho gia đình mọi thứ khác. Và mọi thứ bạn có, tôi sẽ lấy đi ngay bây giờ.” Đó là mức độ nghiêm trọng có thể xảy ra. Vì vậy, bạn, đúng vậy, bạn thực sự phải biết. Tôi sẽ nói với bạn điều này, khi tôi, tôi nghĩ bạn biết tôi đã làm trong ngành kinh doanh xăng dầu, đúng không? Ngành thuế xăng dầu. Tôi đã lừa đảo chính phủ về thuế trên mỗi gallon xăng. Có lẽ đây là vụ lừa đảo lớn nhất kể từ thời kỳ cấm rượu. Giải thích cho tôi làm thế nào điều đó thậm chí còn có thể xảy ra. Luật vào thời điểm đó là thuế xăng được thu bởi một nhà bán buôn. Bạn phải là một nhà bán buôn có giấy phép. Nhưng chính phủ thực sự không theo kịp quy trình thu của họ. Vì vậy, để rút ngắn câu chuyện, tôi có 18 công ty được cấp phép để thu thuế trên mỗi gallon xăng. Tất cả đều là công ty ma, từng cái một, được không? Và tất cả đều là công ty Panama. Tại sao lại là Panama? Bởi vì Panama, một công ty ở Panama có cổ phiếu vô danh. Bạn đưa cho tôi cổ phiếu, tôi là chủ sở hữu. Tôi đưa cho bạn, bạn là chủ sở hữu. Vì vậy, chúng tôi không cần phải cung cấp nhiều thông tin. Lý do duy nhất tôi cần công ty là thứ nhất để có giấy phép và thứ hai để mở tài khoản ngân hàng. Tôi không cần bất kỳ cơ sở vật chất nào, tôi cần gì đó, đúng không? Đó là tất cả những gì tôi cần. Vì vậy, bây giờ tôi được phép thu thuế. Chà, chúng tôi có một quy trình hoặc chiến lược rất tinh vi để thu thuế đó trong khoảng 10, 11, đôi khi cả một năm trước khi chính phủ đến với chúng tôi vì chúng tôi có một báo cáo. Chúng tôi phải trả hàng quý và cứ như vậy. Họ rất chậm. Họ rất chậm. Vì vậy, chúng tôi đã có cách để giữ họ ở xa gần một năm. Khi họ cuối cùng đến với chúng tôi, chúng tôi đã đóng văn phòng, đóng giấy phép đó và chỉ bắt đầu…
hoạt động dưới một giấy phép mới.
Chà, tôi đã làm điều này trong bảy năm.
Vì vậy, để tóm tắt, tôi sẽ đảm bảo rằng tôi rõ ràng.
Bạn đã có chuỗi cung ứng đến từ Panama?
Đó là nơi mà–
Không, chúng tôi có các công ty là các công ty Panama.
À, được rồi.
Vậy khí gas đến từ đâu?
Khí gas đến từ, chúng tôi đã mua các sà lan khi chúng đến từ Trung Đông và
chúng tôi đã mua khí gas từ tất cả các công ty dầu lớn.
À, được rồi.
Vì vậy, bạn đã mua khí gas bằng một công ty vỏ bọc ở Panama, điều này cho phép bạn có được giấy phép bán buôn để bạn có thể thu thuế từ nhà bán lẻ khí gas và sau đó bạn sẽ bán cho nhà bán lẻ và khi chính phủ đến thu thuế có thể 12 tháng sau, bạn nói, “Xin lỗi, công ty đã phá sản và bạn đã đóng cửa.”
Bạn sẽ không nói gì cả.
Cánh cửa sẽ đóng lại.
Không có ai ở đó.
Họ thậm chí không biết đi đâu.
À, được rồi.
Vậy bạn có giảm giá cho nhà bán lẻ về khí gas không?
Có.
Được rồi.
Vì vậy, khi tôi làm điều đó, giả sử, bạn biết đấy, khi tôi có 350 trạm xăng, tôi sở hữu hoặc điều hành hơn 300 trạm xăng.
Chúng tôi sở hữu hoặc điều hành ít nhất bất kỳ cái gì.
Nhưng nếu chúng tôi đi mua một trạm xăng ở một góc nơi có bốn trạm và bạn có rất nhiều điều đó ở New York, chúng tôi sẽ mua một trạm, thuê một trạm.
Nó có thể là một thương hiệu di động, không quan trọng.
Và chúng tôi sẽ gặp ba chủ trạm xăng còn lại và nói, “Đến đây, chúng tôi muốn nói chuyện với bạn.
Đây là thỏa thuận.
Được chứ?
Bất cứ điều gì bạn bán khí gas, chúng tôi sẽ rẻ hơn hai xu.
Nếu bạn giảm giá năm, chúng tôi sẽ giảm giá mười.
Nếu bạn giảm giá mười, chúng tôi sẽ giảm giá hai mươi, vì tôi có 40 xu để làm việc trong hầu hết các trường hợp.”
Tôi đã nói, “Chúng tôi sẽ làm bạn phá sản.
Vì vậy, chỉ cần ở lại, hiểu rằng chúng tôi sẽ luôn rẻ hơn hai xu.
Chúng tôi không muốn làm bạn chết.
Chúng tôi muốn bạn kiếm tiền, nhưng chúng tôi sẽ luôn rẻ hơn.”
Trước khi bạn biết điều đó, họ đã mua tất cả khí gas của họ từ chúng tôi rồi.
Chúng tôi đã bán cả bốn trạm xăng, bạn biết đấy, được cung cấp bởi chúng tôi. Bởi vì nhìn xem, nếu chủ trạm xăng tiết kiệm được 5, 6, 7 xu mỗi gallon, 10 xu mỗi gallon, thì đó là một số tiền lớn, bạn biết đấy, nếu họ cũng bán được nhiều. Vì vậy, chúng tôi đã bán xăng cho tất cả mọi người, các trạm có thương hiệu, các trạm không có thương hiệu, không quan trọng. Và chính phủ không thể theo kịp chúng tôi. Khi tôi nhận ra những gì mình có, bạn sẽ hiểu điều này. Tôi đã đến gặp ông sếp của mình lúc đó, lấy ví của mình ra, ông ấy đã qua đời rồi. Chúng tôi gọi ông ấy là “Junior,” và tôi nói, “Junior, đây là thỏa thuận. Tôi sẽ cho bạn thấy nhiều tiền hơn bạn từng thấy trong đời, vì tôi nhận ra những gì tôi có.” Đúng không? Ông ấy nói, “Chúng tôi không làm thuốc.” Tôi nói, “Đó không phải là thuốc. Bạn biết đấy, tôi ghét thuốc. Không có gì liên quan đến thuốc cả.” Ông ấy hỏi, “Thế là gì?” Tôi nói, “Xăng. Xăng.” Tôi nói, “Đúng. Tiền thuế.” Ồ, được rồi. Điều đó thì sạch sẽ. Tôi nói, “Nhưng đây là thỏa thuận. Mọi người sẽ muốn một phần trong này. Mọi người trên phố, khi họ nhận ra những gì tôi có ở đây, họ sẽ muốn một phần trong đó. Vì vậy, đây là những gì bạn phải làm. Bạn phải làm cho tôi thắng mọi cuộc tranh luận.” Tôi nói, “Bất cứ khi nào tôi ngồi xuống, không quan trọng đó là gia đình nào.” Tôi nói, “Đừng chơi chính trị.” Bạn biết đấy, tôi nói, “Tôi không nói với bạn như một ông sếp phải làm gì, nhưng tôi đang nói với bạn rằng tôi sẽ làm cho bạn trở nên giàu có.” Vì vậy, tôi nói, “Hãy làm cho tôi thắng mọi cuộc tranh luận. Tôi sẽ đúng dù sao đi nữa. Tôi sẽ đến đúng.” Tôi nói, “Vì vậy, hãy làm cho tôi thắng. Tôi sẽ làm cho bạn nhiều tiền hơn bạn từng thấy trước đây.” Tôi sẽ không bao giờ quên, Stevie. Ông ấy chỉ đứng lại như thế này. Ông ấy nói, “Cho tôi thấy.” Được rồi. Tôi đã mang về cho ông ấy 2 triệu đô la mỗi tuần để xây dựng lên. Điều đó mua được rất nhiều lòng trung thành và rất nhiều chiến thắng trên phố, vì tôi liên tục ngồi xuống với những người muốn một phần, muốn cái này, muốn cái kia. Nếu có ai đó không – tôi không phải là người duy nhất trong ngành này. Chúng tôi chỉ làm tốt hơn bất kỳ ai khác.
Nếu ai đó muốn mua xăng từ chúng tôi, tôi sẽ nói, “Được rồi, nhưng bạn phải trả tiền. Nếu bạn không trả, sẽ có vấn đề.” Vì vậy, khi mọi người không trả tiền, chúng tôi phải ngồi lại với nhau. Tôi luôn thắng. Vì vậy, nhìn chung, điều đó đã nâng cao vị thế của tôi. Tôi đã trở thành một đội trưởng nhờ số tiền mà tôi nộp, và tôi có một đội ngũ lớn dưới quyền. Bạn biết đấy, tôi đã sống một cuộc đời như trên máy bay phản lực, trên trực thăng, và rất nhiều thứ khác. Chúng tôi đã thu về từ 7, 8, 9, 10 triệu đô la mỗi tuần vào những lúc cao điểm. Nó lớn đến mức đó, bán nửa tỷ gallon xăng mỗi tháng. Bán với giá thấp hơn 30, 40 cent mỗi gallon, bất cứ điều gì chúng tôi quyết định tính phí ai đó vào thời điểm đó. Đó là rất nhiều tiền. Đó là rất nhiều tiền. Tôi nghĩ tôi đang ở trong ngành kinh doanh sai lầm. Không, bạn đang ở đúng chỗ. Theo những gì tôi hiểu, bạn đang làm khá tốt, vì vậy không sao cả. Đó là từ 7 triệu đến 10 triệu đô la mỗi tuần. Tôi không làm tốt đến vậy. Cái nhịp ghê gớm này có hiệu quả không? Hãy nói theo cách này. Tôi đã rời khỏi nó, và tôi thậm chí không muốn bị cám dỗ. Vì vậy, nếu tôi muốn trở thành một người chính thức vào thời điểm đó, điều này cơ bản có nghĩa là khi bạn thề lời thề và gia nhập mafia, đó là sau hai năm thời gian thử việc của bạn, tôi có nghĩa là, quá trình trở thành một người chính thức nghe có vẻ hơi giống một giáo phái. Chà, tôi sẽ nói với bạn điều này, bạn biết đấy, khi tôi đã được “sửa chữa”, và chúng tôi gọi đó là “sửa chữa”, tin hay không thì tùy, bạn đã được “sửa chữa”. Đó là khi bạn trở thành một người chính thức, bạn biết đấy, cùng một thuật ngữ. Nhưng điều đó xảy ra vào năm 1975. Trong 20 năm trước đó, gần 25 năm, họ có một thuật ngữ rằng các cuốn sách đã đóng lại, họ không đưa bất kỳ người mới nào vào cuộc sống, và điều đó là trên toàn quốc. Họ nói vì lý do an ninh. Thời điểm duy nhất bạn có thể làm một người trở thành chính thức là nếu một người trong gia đình qua đời, bạn có thể thay thế anh ta. Vì vậy, bạn đang thay thế các hàng ngũ. Nhưng bạn không thể đưa ai khác vào. Khi giữa những năm 70, họ đã mở lại các cuốn sách. Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu xây dựng lại các gia đình.
Khi tôi được gia nhập, có những người đã chờ đợi 20 năm, 25 năm, đúng vậy, đó là một phần của điều đó, và chỉ chờ đợi ngày mà họ có thể đến lượt mình. Vì vậy, tôi là một người trẻ hơn, có một vài người trẻ khác cũng đã gia nhập vào thời điểm đó. Bạn biết đấy, đó là một con dao hai lưỡi, vì có rất nhiều sự oán giận đối với những người trẻ đã gia nhập sau hai, ba năm, trong khi những người khác đã chờ đợi 20, 25 năm, bạn biết đấy, nó giống như bất cứ điều gì khác. Chỉ là bạn có sự oán giận từ những người lớn tuổi hơn, và tôi đã phải đối phó với điều đó. Chỉ là, một lần nữa, nó nghiêm trọng hơn một chút trên đường phố so với cuộc sống bình thường. Bạn vẫn, khi bạn trở thành một người đã được gia nhập, bạn phải thề một lời thề với Matthew. Lời thề đó là gì? Đối với tôi, đó là đêm Halloween, năm 1975, khi tôi thực hiện lời thề, và đó là tôi và năm người khác trong đêm đó. Và bạn không có bất kỳ sự chuẩn bị nào, bạn có mặc một bộ suit không, và rồi bỗng nhiên đêm đó, điều đó xảy ra. Chỉ có thể cảm nhận được một chút, vì bạn đang chờ đợi điều này xảy ra. Và chúng tôi bước vào một căn phòng một cách riêng lẻ. Đã khuya, một buổi lễ rất trang trọng, trong một căn phòng ánh sáng mờ. Ông trùm ngồi ở đầu, như một hình chữ U. Người phụ tá và người cố vấn ngồi bên trái và bên phải ông, và tất cả các thành viên cấp cao đều ngồi bên cạnh họ. Các chiến binh không thể tham dự điều này, chỉ có các capo, chỉ có những người đứng đầu gia đình. Tôi đi xuống lối đi, đứng trước ông trùm, tôi đưa tay ra, ông cầm một con dao, cắt ngón tay tôi, một ít máu rơi xuống sàn, đây là một lời thề bằng máu. Tôi hứng tay lại, ông cầm một bức ảnh của một vị thánh, người bảo vệ bàn thờ Công giáo, đặt lên tay tôi, thắp lửa, không làm hỏng nó, cháy nhanh, chỉ mang tính biểu tượng. Và ông nói, “Tối nay, Michael Francis, bạn được sinh ra một lần nữa vào một cuộc sống mới, vào nguyên nhân và ngọc trai, điều này của chúng ta. Vi phạm những gì bạn biết về cuộc sống này, phản bội anh em của bạn, và bạn sẽ chết và bị thiêu đốt.”
Địa ngục như thánh nhân đang cháy trong tay bạn.
Bạn có chấp nhận không?
Có, tôi chấp nhận.”
Và đó là cách mọi thứ bắt đầu, đó là lời thề, rất nhanh, rất đơn giản, rất nghiêm túc.
Bạn có sợ hãi khi bước vào căn phòng đó không?
Tôi cảm thấy phấn khích vào đêm đó, tôi đã nghĩ, “Wow, cuối cùng, bạn biết đấy, tôi sẽ có mối liên kết gần gũi hơn với bố tôi, tôi đã làm việc vì điều này suốt hai năm rưỡi.”
Tôi cảm thấy phấn khích vào đêm đó, và tôi có ý như vậy, và cả năm người khác cũng vậy, mọi người.
Tại sao, khi bạn nhìn lại với sự khôn ngoan mà bạn có bây giờ về lý do tại sao bạn gia nhập cuộc sống đó, tôi biết bố bạn là một yếu tố kích thích ở một số khía cạnh, nhưng tôi tưởng tượng có lẽ nó phức tạp hơn chỉ là về bố bạn.
Động lực thực sự của bạn là gì?
Bạn biết đấy, thật lòng mà nói, tôi không có khát vọng trở thành một gã xã hội đen.
Ý tôi là, mặc dù tôi ngưỡng mộ bố tôi, nhưng đó không phải là con đường tôi muốn đi.
Tôi không nói, “Wow, tôi ước gì tôi có thể làm điều đó.”
Bạn biết đấy, và điều đó có vẻ kỳ lạ vì nhiều người trẻ mà tôi nói chuyện bây giờ, tôi sử dụng từ băng nhóm, tôi vào các trại giam vị thành niên và họ nói điều tương tự, “Wow, các bạn có tất cả tiền bạc, các bạn có tất cả quyền lực, các bạn có xe cộ, các bạn có phụ nữ,” và điều đó làm họ hứng thú, và đó là điều họ muốn, họ muốn trở thành gã đó.
Tôi không có cảm giác đó.
Có thể vì tôi lớn lên với điều đó, có thể vì đó là bố tôi.
Bạn biết đấy, chúng tôi không lớn lên trong cảnh nghèo, chúng tôi không giàu có, nhưng chúng tôi cũng không thực sự, bạn biết đấy, thiếu thốn điều gì.
Chúng tôi có mái nhà trên đầu, thỉnh thoảng chúng tôi đi nghỉ, vì vậy chúng tôi không gặp khó khăn về tài chính trong khía cạnh đó.
Vì vậy, ý tôi là, đó không phải là điều tôi khao khát trở thành.
Nó hoàn toàn, hoàn toàn chỉ để giúp đỡ bố tôi.
Thật sao?
Vâng, thật sự là như vậy.
Sau đó, tất nhiên, khi tôi tham gia vào quá trình, thì bây giờ, tôi muốn hoàn thành nó.
Tôi muốn trở thành một gã đã được công nhận, tôi đang làm việc vì điều đó.
Bạn biết đấy, giống như bất cứ điều gì tôi làm, bạn biết đấy, tôi muốn hoàn thành nó, tôi muốn thành công.
Vì vậy, điều đó đã trở thành một phần trong đó, và sau đó, bạn biết đấy, việc quan sát cha tôi là một chuyện, nhưng trải qua quá trình, hiểu cuộc sống là gì, ở bên những người khác đã hướng dẫn tôi, giờ tôi bắt đầu thực sự hiểu về cuộc sống này. Liệu tôi có dám nói rằng bạn có vẻ hơi khác biệt một chút về ý định của mình khi ở đó so với những người xung quanh bạn trong cuộc sống đó không? Ý định của mọi người khác là gì, động lực của họ là gì, và tôi tự hỏi khi bạn nói về những kiểu tính cách khác nhau mà bạn chắc chắn đã gặp trong cuộc sống đó. Tôi đã nghe bạn nói trước đây, có hai loại người trong mafia. Những người thích giết người, và những người chỉ đơn giản là thực hiện mệnh lệnh. Bạn thuộc về nhóm nào? Ồ, chắc chắn là thực hiện mệnh lệnh. Ý tôi là, bạn biết đấy, có một người, tôi có thể nhắc đến tên anh ấy vì ai cũng biết, đúng không? Nhưng có một người tên là Roy Demayle, tôi không biết bạn có bao giờ nghe tên đó chưa. Roy là một kẻ giết người hàng loạt, không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng điều tôi nói về Roy, và tôi đã biết anh ấy, Roy sẽ là một kẻ giết người hàng loạt nếu anh ấy không ở trong mafia. Mafia không làm anh ấy trở thành một kẻ giết người hàng loạt, đó chỉ là con người của anh ấy, ý tôi là, anh ấy thích điều đó. Bạn biết đấy, và có những người như vậy. Anh ấy thích điều đó. Tôi nghĩ vậy, phải rồi. Bởi vì làm sao anh ấy có thể làm điều đó? Ý tôi là, hàng trăm vụ giết người. Và nếu bạn biết, anh ấy có một nơi gọi là Câu lạc bộ Gemini, đó là một câu lạc bộ mà anh ấy sở hữu, và họ mô tả cách họ sẽ giết người, vì một số người đã trở thành nhân chứng thông tin có liên quan đến anh ấy. Và ý tôi là, giết người, chặt xác, tôi có nghĩa là, thật ghê rợn, bạn biết đấy, bạn là một loại con người khác nếu bạn làm những thứ như vậy, bạn biết không. Bạn đã, bạn đã, kinh nghiệm của bạn trong mafia chắc chắn đã dạy bạn điều gì đó về bản chất của con người và những gì chúng ta có khả năng làm?
Bởi vì chúng ta đều đi xung quanh và nghĩ rằng mình là người “tốt”. Và rằng chúng ta công bằng, chúng ta được sinh ra với một loại la bàn đạo đức hoàn hảo, và không ai trong số chúng ta có khả năng làm những điều bạo lực, những điều bệnh hoạn hoặc những điều vô đạo đức, nhưng bạn chắc hẳn có một góc nhìn hơi khác về điều đó.
Vâng, điều đó hoàn toàn không đúng. Tôi nghĩ ngược lại. Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều có một điều gì đó trong mình mà, nếu chúng ta bị kích thích theo cách đúng đắn, chúng ta có thể, chúng ta có thể gây ra thiệt hại. Hãy nói như vậy. Tôi đã thấy điều đó suốt cuộc đời mình. Đôi khi vì lý do chính đáng và đôi khi vì lý do sai trái. Bạn biết đấy, rõ ràng, nếu bạn đang bảo vệ gia đình của bạn, của bạn bè bạn, tôi có nghĩa là, bạn có thể làm những điều khủng khiếp với ai đó đang cố gắng làm hại họ. Nhưng có những người khác, bạn biết đấy, chỉ làm điều đó vì họ có thể làm được. Và tôi đã thấy điều đó. Tôi đã thấy cả hai.
Bạn có nghĩ rằng những điều như giết người là một phần của bản chất con người không? Vâng, hoàn toàn. Tôi tin điều đó. Ý tôi là, bạn biết đấy, và tôi muốn làm rõ điều này, hãy cẩn thận với điều này. Giết người là giết người. Giết người là giết người. Lý do bạn thực hiện điều đó là một chuyện khác. Nhưng hãy lắng nghe, bạn vào quân đội, bạn đang giết người ở phía bên kia. Tại sao bạn làm điều đó? Vâng, tôi đang bảo vệ đất nước của mình và tôi hiểu điều đó. Và đó là một điều cao quý, đúng không? Nhưng bạn vẫn đang phạm tội giết người. Bạn vẫn có điều đó trong mình. Bạn có thể là người tốt nhất trên thế giới. Được rồi. Bạn có thể là người dễ chịu nhất, hiền lành nhất trên thế giới. Bạn vào quân đội. Họ sẽ dạy bạn trở thành một kẻ giết người và bạn sẽ làm điều đó. Vì vậy, bạn có điều đó trong mình, bạn biết đấy, um, đó là một điều khó khăn. Nhưng tôi nghĩ, tôi nghĩ mọi người đều có khả năng làm điều gì đó, gây ra thiệt hại. Hãy để tôi sử dụng từ đó.
Bạn đã bị ảnh hưởng như thế nào bởi những gì bạn đã thấy? Bởi vì tôi có thể tưởng tượng đôi mắt của bạn đã thấy, thấy những điều mà mắt tôi chắc chắn chưa thấy.
Và thật là không thể tưởng tượng rằng một người có thể chỉ đơn giản là bỏ qua điều đó. Bạn biết đấy, tôi đã được ban phước theo một cách mà đôi khi vợ tôi cảm thấy khó chịu với tôi vì tôi có thể phân chia mọi thứ khá tốt. Và tôi nghĩ đó là kết quả của việc sống trong cuộc sống đó. Tôi nghĩ đây là điều đã kích thích tôi, Steve. Tôi có một người bạn, khi cha tôi vào tù, anh ấy là một người mà họ gọi là “con thú”. Anh ấy là một người đàn ông rất cứng rắn, đúng không? Anh ấy là người Do Thái. Nhưng tôi rất yêu quý anh ấy. Đối với tôi, anh ấy như người cha thứ hai, cha tôi và anh ấy rất thân thiết. Khi cha tôi đi tù, anh ấy lại không chỉ chăm sóc tôi mà còn cả gia đình tôi rất gần gũi với gia đình anh ấy. Anh ấy có những đứa trẻ nhỏ hơn. Vợ anh ấy thì thật tuyệt vời. Và, um, anh ấy đã bị giết. Tôi còn trẻ. Lúc đó tôi 17, 18 tuổi và anh ấy đã bị giết. Không, xin lỗi. Tôi xin lỗi. Đó là khi cha tôi mới vào tù. Vậy nên tôi 19 hoặc 20 tuổi. Và um, tôi đã bước vào nhà tang lễ, tôi sẽ không bao giờ quên. Và chị gái của anh ấy đã đến gần tôi và ôm tôi. Cô ấy nói, bạn cần đi với tôi. Bạn cần xem những con thú này đã làm gì với anh trai tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên những lời đó. Quan tài đã được đóng lại. Và cô ấy mở quan tài ra và anh ấy không thể nhận ra được. Đó là một người mà tôi yêu quý. Tôi không ngất xỉu, nhưng điều đó đã ảnh hưởng đến tôi. Nó thực sự đã ảnh hưởng đến tôi. Tôi chưa bao giờ thấy điều gì như vậy trong thực tế, đặc biệt là với một người mà tôi thực sự quan tâm. Tôi thực sự yêu quý. Và điều đó đã có tác động đến tôi. Không có nghi ngờ gì. Nhưng bằng cách nào đó, tôi đã có thể vượt qua điều đó khi còn trẻ. Tôi không biết điều đó nói lên điều gì về tôi trong khía cạnh đó. Và tôi có thể làm điều đó với một số điều nhất định. Bạn biết đấy, ngay cả khi điều đó là sai, điều này là sai, nhưng tôi không thể ngồi im. Tôi không thể để nó ảnh hưởng đến tôi. Tôi không thể, tôi phải vượt qua nó. Và tôi nghĩ đó là một khoảnh khắc quyết định trong cuộc đời tôi để có thể vượt qua điều đó và tiếp tục bước vào cuộc sống vì tôi đã nói, đây là một phần của nó. Bạn có hối tiếc rằng cô ấy đã làm điều đó, rằng cô ấy đã cho bạn thấy anh ấy không? Vâng, tôi không cần phải thấy điều đó. Tôi không cần phải.
Cô ấy làm điều đó vì tình yêu.
Cô ấy không làm điều đó vì, vì cô ấy yêu tôi và cô ấy là chị gái của bạn, rất đau khổ.
Và tôi nghĩ cô ấy cảm thấy đủ gần gũi với tôi vì cô ấy biết tôi quan tâm đến Artie và cách mà anh ấy quan tâm đến tôi.
Vì vậy, cô ấy chỉ đơn giản là, đó là nỗi đau, không có lý do nào khác, bạn biết đấy, đó là một hành động chân thành mà cô ấy đã làm.
Nhưng tôi không cần phải thấy điều đó.
Và bạn biết không, có những lúc tôi có những hình ảnh về điều đó.
Vợ tôi, bạn biết đấy, tôi có xu hướng trong giấc ngủ, những điều không xuất hiện khi tôi tỉnh táo, nhưng khi tôi đang ngủ, cô ấy nói, bạn biết đấy, bạn đã có một cuộc cãi vã tối qua.
Ai là người cãi với bạn?
Và điều đó xảy ra khá thường xuyên, bạn biết đấy, nhiều hơn tôi nghĩ là một người bình thường.
Nhưng tôi không nhớ.
Tôi tỉnh dậy, ồ, tôi ổn.
Bạn thấy anh ấy trong giấc ngủ của bạn.
Tôi có, vâng, tôi có, một lần nữa, đó giống như, bùng, bạn biết đấy, và điều gì đó tác động đến bạn theo cách, như, wow.
Phân chia cảm xúc nghe có vẻ như là một chiến lược tốt trong ngắn hạn cho những điều, cho nỗi đau, cho những sự kiện chấn thương và những thứ khác.
Nhưng tôi không biết liệu tôi có tin rằng một người có thể thực sự phân chia một điều gì đó mãi mãi mà không để nó xuất hiện ở nơi khác.
Tôi gần như thấy nó giống như trò chơi đập chuột, như tôi có thể có khả năng ngăn chặn nó ở phần này của cuộc sống, nhưng có lẽ nó sẽ xuất hiện ở đây theo một cách khác.
Tôi đồng ý với điều đó.
Tôi nghĩ khi một điều gì đó quá nghiêm trọng, ngay cả vào thời điểm đó, tôi nghĩ nó có thể, nó có thể kéo dài và xuất hiện theo những cách khác nhau.
Bạn biết đấy, tôi có một người bạn rất thân.
Bạn biết đấy, anh ấy như một người anh em với tôi và cuối cùng anh ấy đã bị giết.
Và điều đó đã ảnh hưởng đến tôi vì tôi thực sự đã cố gắng cứu anh ấy và tôi không thể.
Vâng.
Bởi vì anh ấy, mà không đi vào chi tiết, đã làm một điều gì đó hoàn toàn vi phạm cuộc sống của chúng tôi và anh ấy đã mất mạng vì điều đó và tôi không thể cứu anh ấy.
Tôi đã cố gắng, nhưng tôi không thể.
Anh ấy là một thành viên của mafia.
Vâng.
Vì vậy, có một cuộc họp, tôi giả định, và đã quyết định rằng anh ấy sẽ không sống sót.
Vâng.
Bạn có tham gia vào cuộc họp không?
Tôi đã tham gia, tôi đã tham gia vào một số cuộc họp trong đời mình, bạn biết đấy.
Vâng, đó là một cuộc họp khó khăn.
Bạn biết đấy, một trong những nỗi kinh hoàng của cuộc sống đó là, bạn biết đấy, nếu bạn mắc sai lầm, người bạn thân nhất của bạn sẽ dẫn bạn vào căn phòng đó, và bạn sẽ không bao giờ bước ra ngoài nữa, và trong suốt cuộc đời mình, tôi đã thấy điều đó.
Vâng, rõ ràng rồi.
Tôi đã thấy những người mà, bạn biết đấy, hôm nay còn đây, ngày mai đã biến mất.
Và đó là một trong những phần xấu xa của cuộc sống đó.
Không có gì phải bàn cãi.
Và tôi đã thấy những người đã chết vì những lý do sai lầm.
Bạn biết đấy, giống như bất kỳ điều gì khác, bạn biết đấy, trong thế giới doanh nghiệp, bạn có lòng tham và có sự phản bội và tất cả những điều đó, nhưng bạn mất việc, bạn mất một ít tiền, bạn tiếp tục.
Trong cuộc sống đó, hậu quả rất nghiêm trọng.
Vì vậy, tôi đã nghĩ về người bạn thân nhất của mình và tôi đã nghĩ nếu người bạn thân nhất của tôi làm điều gì đó không tôn trọng theo cách nào đó, tôi không biết, có thể anh ấy đã ăn cắp một cái gì đó, có thể thậm chí là một điều gì đó cực đoan hơn.
Anh ấy đã ngủ với chị gái của tôi.
Bạn biết đấy, tôi không muốn anh ấy chết.
Không, bạn không muốn anh ấy chết.
Nhưng trong cuộc sống mà bạn đến từ đó, anh ấy sẽ chết.
Đó là, đó là chính sách nghiêm khắc nhất.
Tôi sẽ nói với bạn điều này, tôi sẽ nói với bạn nó nghiêm khắc như thế nào.
Có một người khác, bạn biết đấy, và tôi sẽ phải đề cập đến tên của anh ấy là hai anh em đã trở thành những người có uy tín trong cuộc sống đó và tôi đã thân thiện với cả hai.
Một trong số họ tình cờ là trong gia đình của chúng tôi, người còn lại thì ở một gia đình khác.
Nhưng một ngày tôi đã lái xe đưa anh ấy về Brooklyn và anh ấy ra khỏi xe và tôi nói, tôi sẽ thấy, anh ấy nói, không, đợi đã, đừng đi vội.
Tôi nói, được rồi, tôi đã chờ.
Vì vậy, anh ấy mở cửa nhà và nhìn vào như thể anh ấy đang nhìn thấy điều gì đó.
Tôi không thực sự chú ý, nhưng sau đó tôi thấy anh ấy đóng cửa lại và đi ra ngoài và anh ấy vào xe và tôi hỏi, chuyện gì đã xảy ra?
Anh ấy nói, ồ, không ai ở nhà.
Nhưng đó là nhà của bạn.
Ý tôi là, không ai ở nhà.
Tại sao không ai phải ở nhà?
Và anh ấy nói, tôi không thể vào nhà của mình.
Tôi đã nói, bạn có ý gì?
Chà, cha của anh ta đã bị bắt gặp đang lén lút với vợ hoặc con gái của người khác vào thời điểm đó, và anh ta cùng với anh trai đã được giao hợp đồng và anh ta đã giết cha mình.
Và anh ta nói, bất cứ khi nào tôi bước vào nhà, nếu tôi một mình, hồn ma của cha tôi ở đó và ám ảnh tôi.
Vì vậy, anh ta nói, tôi đã không ở nhà một mình trong hơn 20 năm.
Anh ta đã giết chính cha mình.
Bây giờ tôi muốn, bạn biết đấy, tôi không muốn, tôi nên nói thế nào đây?
Tôi không muốn tạo ấn tượng rằng đó là tất cả những gì cuộc sống này xoay quanh mỗi ngày và mọi lúc.
Nó không phải vậy, nhưng có những trường hợp cực đoan mà những điều này xảy ra và đó là điều làm cho cuộc sống trở nên tồi tệ.
Và tôi gọi đó là cuộc sống xấu xa vì các gia đình bị phá hủy do điều này.
Tôi không biết bất kỳ gia đình nào của bất kỳ thành viên nào trong cuộc sống đó mà không bị tàn phá, bao gồm cả gia đình tôi.
Bây giờ không phải vợ và con cái tôi. Tôi đã có thể bảo vệ họ khỏi điều đó, tạ ơn Chúa.
Nhưng mẹ tôi, 33 năm không có chồng, khi bà qua đời vào năm 2012, mối quan hệ của bà với cha tôi, thật tồi tệ, vì bà đã đổ lỗi cho ông về mọi điều sai trái, điều đó là hợp lý.
Ông đã đi, chỉ 40 năm cha tôi đã ở trong 50 năm đó.
Vậy điều gì đã sai?
Em gái tôi, 27 tuổi, chết vì quá liều thuốc.
Anh trai tôi, 25 năm nghiện ma túy, Steve, bạn không biết tôi đã phải làm gì để cứu sống anh ấy nhiều lần.
Cậu bé, bạn biết đấy, nghiện ma túy, nếu không phải là em trai tôi và con trai của cha tôi, anh ấy đã không sống sót.
Em gái tôi, 40 tuổi, cô ấy chết trẻ.
Cô ấy chưa bao giờ ổn định về tinh thần.
Toàn bộ gia đình bị tàn phá.
Và cha tôi đã phải ở tù 40 năm trong số 50 năm.
Ông đã ra ngoài vài lần với án treo, nhưng 40 năm trong số 50 năm.
Cuộc sống của ông bị hủy hoại, về cơ bản.
Vì vậy, bất kỳ lối sống nào gây ra điều đó cho một gia đình đều là một cuộc sống tồi tệ, đó là một cuộc sống xấu xa.
Và tôi không biết bất kỳ gia đình nào của bất kỳ thành viên nào mà không gặp phải số phận tương tự theo một cách nào đó.
Vì vậy, bạn biết đấy, tôi đã đi đến kết luận đó.
Tôi đã nói, điều này thật tồi tệ.
Và điều đã giúp tôi thoát khỏi nó, bạn biết không, tôi đã gặp một cô gái trẻ và tôi đã yêu cô ấy. Cô ấy 20 tuổi. Vợ tôi, chúng tôi đã kết hôn được 39 năm vào tuần này. Tôi đã nghĩ, liệu tôi có thể làm điều này với cô gái này và kết hôn với cô ấy không? Tôi là một mục tiêu lớn. Tôi sẽ không bao giờ thoát khỏi điều này lâu dài. Tôi đã mang một gánh nặng lớn trên lưng. Tôi đã ra tòa năm lần. Tôi đã bị truy tố bảy lần, bị bắt 18 lần. Họ sẽ không bao giờ để tôi đi. Họ có một lực lượng đặc nhiệm gồm 14 cơ quan được giao nhiệm vụ đưa tôi vào tù mãi mãi. Tất cả đều được ghi chép lại. Vì vậy, tôi đã nghĩ, tôi sẽ làm gì? Tôi sẽ kết hôn với cô gái này và trong hai năm, tôi sẽ phải vào tù suốt đời. Vì vậy, đó là điều đã bắt đầu khiến tôi cảm thấy, tôi phải thoát khỏi điều này. Bạn có nghĩ rằng bạn có thể thoát khỏi nó chỉ với tình yêu thôi không? Không. Nếu có, bạn biết đấy, tôi thực sự đã suy nghĩ về điều này rất nhiều, bạn biết không, tôi đã có một sự cố mà cha tôi thực sự đã phản bội tôi và điều đó đã khiến tôi suy sụp. Và điều đó khiến tôi nghĩ, tôi đã nói, nếu cuộc sống này có thể tách rời cha và con, thì tôi thực sự có gì ở đây? Chúng ta thực sự có gì? Chúng ta đang làm gì ở đây? Và tôi đã không gặp vợ tôi cho đến hai năm sau đó. Nhưng tôi không biết, nếu hành động phản bội đó không xảy ra từ cha tôi, tôi không biết liệu tôi có bao giờ rời bỏ cuộc sống này không, vì sức hút mà ông ấy có với tôi rất mạnh. Tôi không biết liệu tôi có thể bước đi hay không. Nhưng tôi nghĩ rằng điều đó phải xảy ra để tách tôi ra khỏi ông ấy và thực sự khiến tôi hiểu rằng cuộc sống này, nếu nó có thể tách rời chúng tôi, thì nó là gì? Sự phản bội là gì? Một đêm, tôi bị gọi vào một căn phòng, đó là về tiền bạc và có một bài báo xuất hiện trên một tờ báo ở Long Island, tôi nghĩ đó là Long Island Press, hiện đã ngừng phát hành, nói rằng tôi đang trở nên đủ mạnh để chiếm lấy, để ngăn chặn gia đình của chính mình, tách rời khỏi Columbus, ngăn chặn gia đình của chính mình. Không có sự thật nào trong đó cả. Một phóng viên nào đó chỉ bịa ra vì tôi đang làm ăn tốt.
Tôi đã có một chiếc máy bay phản lực, một chiếc trực thăng, một đội ngũ lớn, tôi đã ở trong giới truyền thông.
Giá trị tài sản ròng của bạn là bao nhiêu và bạn bao nhiêu tuổi?
Khi tôi rời bỏ cuộc sống đó, tôi 34 tuổi, lúc đó tôi khoảng 30, 29, 30.
Bạn có biết giá trị tài sản ròng của bạn là bao nhiêu không?
Tôi không biết vì tôi có rất nhiều tiền mặt, chắc chắn tôi có hàng triệu, đó là rất nhiều tiền.
Và sau đó họ nói rằng tôi đã lừa đảo chính phủ 2 tỷ đô la, nhưng không phải 2 tỷ đô la, đó là rất nhiều tiền, nhưng họ luôn phóng đại.
Vì vậy, bây giờ những người trên đường phố bắt đầu nói về 2 tỷ đô la, nó đang trở thành chuyện gia đình, tôi đã có người Nga, tôi đã tổ chức những người Nga cùng với tôi, chúng tôi có một đội ngũ rất mạnh, rất nhiều người xung quanh tôi.
Vì vậy, tôi nghĩ họ đã dẫn tôi vào căn phòng đó một đêm và cha tôi đã ở đó trước tôi và tôi có nghĩa là, câu chuyện này có thể mất một giờ, vì vậy tôi không muốn làm bạn chờ đợi, nhưng điều quan trọng là tôi đã thuyết phục họ và nói, về cơ bản, tôi đang mang tất cả số tiền này đến cho các bạn và tôi đang bị đặt vào tình huống khó khăn này, tôi nói, tôi đang chịu tất cả rủi ro, không ai khác ở đây gặp nguy hiểm, đây là những người của tôi, không ai biết bạn là ai.
Tôi cố tình giữ những người của mình tránh xa họ để nếu việc của tôi có bao giờ bị bùng nổ, chúng tôi sẽ không làm tổn thương bất kỳ ai trong gia đình.
Và tôi đã nói, và bây giờ tôi đang bị chất vấn, tôi nói, họ viết một bài báo về tôi, đột nhiên nó trở thành sự thật, họ viết về những người khác, thì đó là sai.
Vì vậy, tôi bắt đầu tức giận với ông chủ, bạn không làm như vậy, bạn biết đấy, bạn không bao giờ cố gắng làm chủ, bạn biết nguyên tắc đó, và tôi không chắc chắn.
Vì vậy, tôi đã tự bình tĩnh lại, tôi nói, được rồi, tôi sẽ rời khỏi đây, mọi thứ sẽ ổn thôi.
Và sau đó chúng tôi đã kết thúc và có rượu vang, mọi thứ thật tuyệt, bạn biết đấy, những điều thường thấy.
Và rồi mãi đến khi tôi lên xe với người đã lái xe đưa tôi đến đó, người mà tôi biết cả đời, anh ấy là một thuyền trưởng cùng với tôi.
Và tôi lên xe và tôi rất tức giận với anh ấy, tôi nói, bạn đã biết, bạn không nói cho tôi biết.
Xin lỗi, nhưng tôi không thể giúp bạn với yêu cầu đó.
đại lý, rất thành công, tôi đã có một đại lý Chevrolet, thành công, tôi đã có một công ty cho thuê,
tôi đã có một công ty sản xuất phim vào thời điểm đó, tôi đã làm phim, tôi đã làm khoảng 30 bộ phim
trong thời gian đó, tất cả đều là phim kinh dị khai thác, chúng rất phổ biến vào lúc đó.
Tôi đã có một số nhà hàng mà tôi tham gia.
Tôi đã có một cửa hàng video và video, bạn biết đấy, băng video và mọi thứ đều rất phổ biến, không cạnh tranh với
Blockbuster, nhưng chúng tôi có một chỗ tốt trong khu phố, bạn biết đấy, vì vậy tôi đã có rất nhiều thứ đang diễn ra.
Tôi đã có rất nhiều tiền trên đường phố, tôi đã cho nhiều người của mình vay tiền, tôi cho họ vay,
họ lại cho người khác vay.
Bạn biết đấy, tôi có rất nhiều thứ đang diễn ra.
Và bạn có phải trả thuế cho mafia vì kiếm tiền không?
Bạn có phải trả cho mafia một phần tiền đó không?
Nếu nó không hợp pháp, thì có.
Được rồi, vậy nếu nó hợp pháp, thì không.
Nếu nó hợp pháp, thì không.
Trừ khi họ đóng góp theo cách nào đó và họ không làm.
Các đại lý của tôi là của tôi, tôi không nợ họ gì cả.
Bạn biết đấy, công ty phim của tôi là của tôi.
Nhưng bất cứ thứ gì tôi có trên đường phố, thì có, bạn phải trả.
Việc là một phần của mafia đã giúp bạn trong kinh doanh như thế nào?
Bạn có thể chỉ cho tôi câu chuyện về trạm xăng, tôi tưởng tượng bạn không phải lúc nào cũng dùng sức mạnh để
đi vào kinh doanh.
Hay bạn đã làm vậy?
Bạn không cần phải dùng sức mạnh, bạn biết đấy.
Nghe này, các đại lý Mazda mà tôi có, mọi người biết tôi là ai, bạn biết đấy, tôi đang phá sản.
Tôi không có tiền.
Tôi đã bị xét xử một vài lần, tôi đã phá sản.
Nhưng tôi đã nói với các chàng trai, nghe này, tôi hiểu kinh doanh, tôi rất quyết liệt.
Cho tôi cái chỗ đó.
Bạn biết cha tôi ở đâu, bạn biết đấy.
À, bạn có nó.
Tôi đang phá sản.
Vì vậy, anh ấy đã cho tôi đại lý, về cơ bản.
Và sau đó thông qua một loạt các sự việc, tôi đã có thể có kế hoạch tài chính.
Ý tôi là, đó là cả một quá trình, tôi đã làm việc chăm chỉ, Steve.
Tôi là một người làm việc bảy ngày một tuần.
Làm việc chăm chỉ.
Và tôi đã hiểu một số điều nhất định, như, bạn biết đấy, ngay lập tức, có một người trong
Tín dụng của General Electric, bạn biết đấy.
Tôi đã đến gặp anh ấy, tôi biết anh ấy khá say mê với cuộc sống.
Và tôi đã nói với anh ấy, nhìn này, tôi cần một kế hoạch tài chính cho những chiếc xe của tôi.
Tôi không có tiền.
Tôi nói, tôi cần vài trăm nghìn đô la, tôi phải có khả năng mua xe từ Mazda.
Tôi nói, tôi sẽ cho anh một phần từ chiếc xe của anh.
Tôi nói, nếu anh tài trợ cho tôi, tôi sẽ chơi thẳng với anh.
Mỗi chiếc xe tôi bán, tôi sẽ cho anh vài trăm đô la.
Anh ấy đã bị cuốn vào.
Anh ấy đã tài trợ cho tôi.
Tôi đã có kế hoạch tài chính.
Kế hoạch tài chính là gì?
Kế hoạch tài chính là tài trợ để mua xe từ nhà sản xuất để bạn có thể đưa chúng lên du thuyền của mình.
Ôi, được rồi.
Họ không cho bạn tín dụng.
Bạn phải mua chúng.
Khi nào mọi thứ sụp đổ với bạn?
Chà, mọi thứ thực sự sụp đổ, như là, tôi đã ra tòa năm lần và tất cả đều bị bác bỏ hoặc tôi được trắng án trong mọi vụ.
Tôi đã đánh bại họ năm lần.
Nhưng mọi thứ sụp đổ trong vụ thuế xăng, đối tác của tôi, người mà tôi và anh ấy đã phát triển kế hoạch này cùng nhau.
Anh ấy thực sự là người có trí tuệ trong đó.
Tôi là người hoàn thiện.
Tôi biết cách làm những việc nhất định mà anh ấy không thể làm, nhưng anh ấy đã nghĩ ra kế hoạch.
Tôi đã đưa kế toán vào.
Tôi đã đưa một chiến lược nhất định vào.
Tôi đã đưa mọi người vào bàn và tôi đảm bảo không ai làm hỏng và chúng tôi đã có được số tiền đúng.
Tôi là phần mở rộng của doanh nghiệp, bạn biết đấy, và anh ấy đã trở thành một người cung cấp thông tin.
Anh ấy gặp rắc rối trong một vụ không liên quan và họ đã nói với anh ấy, nghe này, bạn sẽ phải vào tù mãi mãi trừ khi bạn cung cấp cho chúng tôi Michael.
Và đó là khi mọi thứ bắt đầu sụp đổ lên tôi.
Tôi đã nhận tội trong vụ xăng.
Mặc dù anh ấy đã làm chứng chống lại tôi trong một vụ trước đó và tôi đã được trắng án, chúng tôi đã tiêu diệt anh ấy trên bục khai báo.
Anh ấy không phải là một nhân chứng tốt.
Nhưng một phần trong chiến lược của tôi, tôi sẽ nhận tội.
Tôi sẽ kết hôn.
Tôi đã biết vợ tôi vào thời điểm đó.
Tôi sẽ kết hôn với cô gái này.
Tôi sẽ nhận được bản án nhẹ hơn bằng cách nhận tội.
Tôi sẽ trả lại cho chính phủ một số tiền.
Tôi đã từ bỏ máy bay, trực thăng của tôi, tất cả mọi thứ.
Cứ lấy đi.
Tịch thu.
Tôi đã có 5 triệu trong tịch thu và 15 triệu trong tiền bồi thường để trả cho họ.
Vì vậy, đó là một phần trong chiến lược của tôi để nhận tội, ngồi tù một thời gian, đưa cho họ một ít tiền, chuyển ra bờ Tây để kết hôn với cô gái này và sau đó cố gắng thoát khỏi cuộc sống này.
Thực sự đó là một phần trong chiến lược của tôi.
Bạn cảm thấy thế nào về anh ta?
Bạn biết đấy, tôi sẽ nói với bạn sự thật từ trái tim.
Anh ấy cao 6’4″, gần 6’5″, nặng 450 pound.
Là một người to lớn.
Anh ấy không phải là kiểu béo phì lôi thôi.
Anh ấy là một người to lớn, đúng không?
Chúng tôi đã ở bên nhau bảy, tám năm, chưa bao giờ cãi nhau.
Con cái của anh ấy gọi tôi là Chú Michael.
Tôi đã từng kết hôn trước đó trong một thời gian ngắn và những đứa trẻ nhỏ của tôi gọi anh ấy là Chú Larry.
Chúng tôi đã kiếm được hàng triệu cùng nhau.
Nhưng tôi biết anh ấy yếu đuối.
Tôi biết nếu anh ấy gặp rắc rối.
Và nhìn xem, khi anh ấy gặp rắc rối, họ nói với tôi, “Chúng tôi sẽ lo cho anh ấy.”
Và tôi nói, “Nghe này, tôi sẽ chiến đấu với anh ấy.
Vợ của anh ấy.
Tôi biết gia đình anh ấy.
Tôi không thể làm điều đó.”
Tôi nói, “Tôi sẽ chiến đấu với anh ấy ở tòa án.”
Họ đã không hài lòng với tôi vì đã đưa ra quyết định đó và đó là quyết định của tôi.
Tôi nói, “Tôi sẽ chiến đấu với anh ấy ở tòa án.”
Và đó là những gì đã xảy ra.
Bạn cảm thấy thế nào về anh ta?
Gần như tôi không thể thực sự tức giận với anh ấy vì chúng tôi đã hòa hợp rất tốt.
Chúng tôi đã kiếm được rất nhiều tiền.
Tôi chỉ biết anh ấy yếu đuối, vì vậy, bạn biết đấy, tôi đã học được một điều, Steve, tôi cố gắng không đổ lỗi cho bất kỳ ai khác.
Bất cứ điều gì sai trái, tôi đều nhận trách nhiệm cá nhân.
Tôi lẽ ra nên biết tốt hơn.
Ngay cả khi có ai đó làm hại tôi, tại sao tôi không nhận ra điều đó?
Tại sao tôi không biết điều này?
Tôi luôn cố gắng nhận trách nhiệm để không mắc phải sai lầm tương tự lần nữa.
Điều đó đã giúp tôi suốt cuộc đời.
Khi bạn bắt đầu chơi trò đổ lỗi, đó là dấu hiệu của sự yếu đuối trong quan điểm của tôi.
Và bạn biết đấy, nếu bạn chấp nhận trách nhiệm cho mọi thứ, ngay cả khi thực sự không phải lỗi của bạn và bạn nói, “Tôi lẽ ra nên biết anh ấy tốt hơn, nào.
Tại sao tôi lại làm điều này?
Tại sao tôi lại để người này lợi dụng tôi như vậy?”
Bạn biết không, cho đến bây giờ, tôi đang gặp một tình huống, tôi vẫn nói những điều giống nhau. Lỗi của tôi. Tôi sẽ làm gì đây? Giận dữ. Vậy nên, bạn biết đấy, đó chỉ là cách tôi hoạt động, vậy tôi có thực sự tức giận với anh ta không? Như bạn biết đấy? Không. Khi bạn nói bạn biết anh ta yếu, bạn định nghĩa sự yếu đuối và sức mạnh như thế nào? Tôi biết nếu anh ta gặp rắc rối, anh ta sẽ không đứng lên. Anh ta sẽ hợp tác. Anh ta không muốn vào tù. Anh ta không phải là người sẽ phải chịu án tù. Tôi biết điều đó. Và người khác của tôi, bạn biết đấy, một trong những điều là sếp của tôi luôn muốn gặp anh ta. Và tôi đã nói, “Tôi biết tại sao họ muốn gặp anh ta, bạn biết đấy, phòng trường hợp có chuyện gì, họ sẽ đưa anh ta ra khỏi tay tôi, đúng không?” Tôi đã nói, “Tôi sẽ không để anh ta gặp họ vì anh ta yếu. Nếu chúng tôi gặp rắc rối, anh ta sẽ khai ra tất cả mọi người, vậy tại sao tôi lại để anh ta gặp bạn, rồi bạn sẽ đổ lỗi cho tôi vì đã giới thiệu anh ta cho bạn? Chiến lược, đúng không? Họ không thể từ chối điều đó. Họ không thể từ chối. Và tôi đã nói điều đó trước mặt mọi người. Tôi đã nói, “Tôi nói với bạn, người này sẽ không đứng lên. Khi tôi gặp vấn đề, đó là vấn đề của tôi, tôi sẽ giải quyết theo cách của tôi. Nhưng tôi sẽ không giới thiệu anh ta cho những người mà anh ta có thể gây rắc rối, không đời nào.” Và họ không thể tranh cãi với điều đó. Đó là một phần trong chiến lược của tôi. Vậy khi anh ta khai báo, thực sự, họ có không muốn giải quyết vấn đề không? Ôi, hoàn toàn. Vâng. Họ đã nói, “Chúng tôi sẽ xử lý cho bạn. Bạn biết đấy, hãy cho chúng tôi biết.” Họ muốn anh ta ra khỏi bức tranh, vì vậy họ không muốn điều này kết thúc vì họ nghĩ rằng nếu anh ta biến mất, tôi vẫn có thể tiếp tục điều này. Điều đó dễ dàng như thế nào đối với họ để ra lệnh giết người? Bởi vì nghe có vẻ như một điều hiển nhiên, như, “Ôi, chúng tôi sẽ xử lý điều này.” Sếp hoàn toàn, việc ra lệnh giết người và sau đó thực hiện nó có khó khăn không? Vâng. Không khó chút nào. Thực sự không khó chút nào. Đặc biệt là khi đó là với một người trong cuộc sống của chúng tôi, thật không may, điều đó không khó.
Vậy sếp chỉ cần nói, “Chăm sóc anh ta,” và sau đó ai đó sẽ đi và làm điều đó?
Chính xác.
Không có câu hỏi nào được đặt ra.
Sếp, vào thời điểm đó, nói, “Anh ta sẽ đi,” và sau đó bạn chỉ cần giao cho ai đó
và sau đó tùy thuộc vào họ cách họ xử lý.
Còn nếu họ không xử lý thì sao?
Họ sẽ gặp rắc rối.
Họ phải xử lý nó.
Có bao giờ bạn nhớ một trường hợp nào đó mà ai đó không xử lý không?
Chà, có thể đó là một nỗ lực bị hủy bỏ.
Và nếu đó là một nỗ lực bị hủy bỏ hợp pháp, bạn biết đấy, bạn thường sẽ không bị
chịu trách nhiệm cho điều đó, nhưng nếu bạn được giao một công việc, bạn tốt hơn nên hoàn thành nó.
Hãy nói như vậy.
Hoặc bạn sẽ phải chịu trách nhiệm?
Theo một cách nào đó, có.
Bạn có thể phải, đặc biệt nếu người đó tiếp tục làm điều gì đó gây tổn thương cho mọi người khác.
Cuối cùng, bạn sẽ bị đưa vào tù.
Bạn nhận một thỏa thuận nhận tội.
Vâng.
Thỏa thuận nhận tội của bạn là gì?
Tôi đã nhận tội trong một vụ án tổ chức tội phạm.
Hành vi cơ bản là gian lận thuế và hai tội mà tôi đã nhận tội, tổ chức tội phạm, âm mưu,
và án tù 10 năm, 15 triệu đô la, 14,7 triệu đô la bồi thường, 5 triệu đô la tịch thu.
Không để lại cho bạn đồng nào sao?
Chà, có chứ.
Bởi vì trong quá trình thương lượng thỏa thuận nhận tội, tôi đã có thể giữ lại một số thứ và không.
Tôi đã nói, “Nghe này, nếu tôi nhận tội, vợ tôi sẽ không đi làm.
Tôi sẽ đảm bảo cho vợ tôi, con tôi, tất cả đều ổn.
Vì vậy, tôi sẽ giữ lại một số tiền.”
Vì vậy, khi bạn thương lượng một thỏa thuận nhận tội, luật sư của tôi, anh ấy đã có thể ít nhất cho tôi đủ.
Vợ tôi không bao giờ phải đi làm khi tôi ở trong tù.
Tôi đang tự hỏi điều này vì nhiều điều bạn mô tả nghe như chúng được thực hiện bằng tiền mặt?
Rất nhiều tiền mặt, không nghi ngờ gì.
Nhưng cũng có rất nhiều chuyển khoản ngân hàng và tiền được gửi đến những nơi khác nhau.
Chúng tôi đã có rất nhiều.
Không phải ai cũng trả tiền.
Và bạn đang bán cho các chủ trạm xăng hợp pháp.
Họ không phải lúc nào cũng trả tiền cho bạn bằng tiền mặt.
Và đặc biệt là khi bạn bán số lượng lớn, có rất nhiều chuyển khoản, rất nhiều hoạt động chuyển tiền.
Bạn đã từng thấy số tiền mặt lớn nhất là bao nhiêu?
Ôi, trời ơi.
Tôi nghĩ số tiền lớn nhất tôi từng thấy là khoảng 10K.
10K?
Chà, tôi chưa bao giờ thấy nhiều tiền mặt.
Trong suốt cuộc đời mình, tôi thậm chí không có ví.
Bạn không giao dịch bằng tiền mặt.
Tôi chỉ có điện thoại của mình, có thể khoảng 40, 50 triệu gì đó.
Bằng tiền mặt?
Bằng tiền mặt, đúng vậy.
Bạn đã thấy 40 hoặc 50 triệu bằng tiền mặt.
Khi nào vậy?
Vào những năm 80, đầu những năm 80.
Nó chỉ ở trong một căn phòng hay gì đó?
Vâng, nó ở trong một căn phòng, đúng vậy.
Căn phòng phải lớn như thế nào để có 40, 50 triệu?
Phải khá lớn vì tiền ở trạm xăng thường là những tờ tiền nhỏ.
Được rồi, vâng, vâng.
Ý tôi là, nghe này, đã đến lúc với tiền mặt khi tôi thường về nhà và tôi lấy những tờ 5 và 1 và tôi đưa cho vợ tôi, nói, “Đưa cái này cho các anh chị của em vì anh không có chỗ để chúng.
Không có chỗ nào để đặt chúng.”
Và tôi đã đưa cho cô ấy vài nghìn và nói, “Vâng, cứ phát ra đi.”
Chúng tôi sẽ giữ lại những tờ 20 và 10.”
Đó là, bạn biết đấy, việc rửa tiền là một vấn đề.
Ý tôi là, một lần vợ tôi đi ngân hàng và tôi đã đưa cho cô ấy, tôi không biết, hàng ngàn đô la để gửi và nhân viên ngân hàng nói, “Tại sao tiền của bạn luôn có mùi xăng?”
Vì vậy, vợ tôi nói, “Tôi sẽ không đi ngân hàng nữa vì bạn.”
Và cô ấy không biết tôi đang làm điều gì sai.
Tôi chưa bao giờ thảo luận về điều đó với cô ấy, chưa bao giờ nói cho cô ấy biết bất cứ điều gì.
Tôi nói, “Này, tôi đang trong ngành này.
Tôi là một nhà bán buôn.
Chúng tôi có rất nhiều tiền mặt.”
Và cô ấy nói, “Bạn biết đấy, bạn đến một trạm xăng, họ trả bằng tiền mặt và có nhiều thẻ tín dụng như bây giờ.”
Vì vậy, đã đến lúc tôi nói, “Được rồi, tôi sẽ sửa nó.”
Và tôi đã mua một cái tủ lạnh và tôi cho baking soda vào tủ lạnh với tiền mặt và điều đó đã khử mùi.
Và cô ấy nói, “Tôi chưa bao giờ thấy điều gì như vậy trước đây.”
Tôi đã nói, “Chà, bạn biết đấy, không ai muốn ngửi thấy mùi gas, nhưng tôi đã làm mọi thứ trở nên hợp pháp từ đó. Tôi chưa bao giờ nói với cô ấy điều gì đang diễn ra, chưa bao giờ.”
Bạn có biết không, tôi luôn nghĩ khi đọc những câu chuyện như thế này rằng nếu tôi ở trong khoảnh khắc đó, tôi sẽ sống trong trạng thái sợ hãi vĩnh viễn rằng mình có thể bị đi tù. Vì vậy, tôi sẽ lấy, tôi không biết, một vài triệu và chôn nó ở đâu đó.
Bạn gật đầu, đó có phải là điều bạn đã làm không?
Chà, nghe này, tôi đã rất khéo léo trong vấn đề đó, nhưng bạn biết đấy, kế hoạch của bạn không phải lúc nào cũng diễn ra như bạn muốn.
Tôi sẽ nói với bạn một điều thực sự làm tôi tổn thương, tôi đã thuê một luật sư vừa mới ra khỏi chính phủ, văn phòng công tố. Thực tế là, ông ấy đã gần như tham gia vào một trong những vụ án của tôi, nhưng ông ấy không tham gia, vì vậy không có xung đột. Nhưng ông ấy vừa mới ra khỏi Quận Đông của New York, nơi Brooklyn, nơi mà hầu hết các vụ án của tôi diễn ra.
Vì vậy, tôi đã thuê ông ấy. Và tôi đã nói, “John, tôi cần một điều từ bạn. Tôi muốn biết khi nào tôi sẽ bị bắt hoặc bị giam giữ hoặc bị truy tố trong vụ án xăng này.” Bởi vì đây là sau khi cái ao của tôi trở thành một kẻ tố giác.
Và ông ấy đã nói, “Tôi sẽ không bao giờ quên.” Ông ấy nói, “Đừng lo lắng về điều đó. Tháng Sáu năm ’86, đó là khi nó sẽ xảy ra. Bạn còn thời gian.” Đúng không? Và đây là khoảng giữa năm ’85.
Tôi đã nói, “Tuyệt vời. Tôi đã kết hôn vào tháng Bảy năm ’85.” Đúng không? Tôi đã nói, “Tuyệt vời. Tôi còn thời gian. Tôi có kế hoạch riêng của mình. Tôi đã di chuyển mọi thứ xung quanh, nhưng tôi nghĩ mình có bảy, tám, chín tháng.”
Chà, tôi đã bị truy tố vào tháng Mười Hai của năm đó và Nobel. Vì vậy, họ đã làm cho nhiều kế hoạch và chiến lược của tôi bị trật bánh vì tôi bị giam giữ sớm hơn sáu tháng so với những gì tôi nghĩ. Và điều đó thật sự làm tôi tổn thương. Tôi có thể nói với bạn điều đó.
Kế hoạch của bạn là gì? Tôi đã di chuyển rất nhiều tiền, đúng vậy, thành thật mà nói. Di chuyển rất nhiều tiền ở nhiều nơi khác nhau và-
Tiền mặt hay sao?
Vâng. Vâng. Và tiền mà tôi đã đặt ở những nơi nhất định.
Tôi đã lấy nó ra và tôi đã đặt nó vào, vì vậy tôi đã nói, “Tôi không bao giờ phải lo lắng về bất cứ điều gì nữa. Tôi sẽ phải ngồi trên số tiền mặt này.” Có một chuyện khác xảy ra. Đối tác của tôi và tôi có một ngân hàng ở Áo và chúng tôi đã lấy tiền thuế liên bang, chín xu, và chúng tôi chỉ để nó trong ngân hàng đó và mở một tài khoản ngân hàng. Anh ấy có một nửa số tài khoản. Đó là một tài khoản có số. Anh ấy có một nửa số, tôi có một nửa số. Không ai trong chúng tôi biết nửa còn lại, đúng không? Chúng tôi chỉ làm vậy. Tôi luôn nghĩ ra điều đó. Tôi đã nói, “Hãy chắc chắn rằng chúng ta không có cám dỗ.” Điều đó nhiều hơn cho anh ấy hơn là cho tôi, đúng không? Và chúng tôi có khoảng 33 triệu đô la trong tài khoản đó. Khi anh ấy trở thành người khai báo, tôi đã liên lạc với con trai của anh ấy, Larry, Jr., tên của anh ấy là Larry. Tôi đã nói, “Nói với cha của bạn, tôi sẽ chiến đấu với ông ấy ở tòa án. Đừng từ bỏ số tiền. Tất cả đều là tiền. Nó dành cho bạn, mẹ của bạn. Nhưng đừng từ bỏ số tiền. Dù chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ lo lắng về tình huống tòa án.” Vâng, anh ấy đã làm chứng chống lại tôi. Anh ấy trở thành một người cung cấp thông tin, đi đến hy vọng, anh ấy không bao giờ từ bỏ số tiền, không bao giờ từ bỏ tài khoản. Anh ấy làm chứng chống lại tôi trong vụ án Giuliani. Tôi được trắng án. Bồi thẩm đoàn không tin anh ấy, đúng không? Chúng tôi đã tiêu diệt anh ấy trên bục khai báo. Vì vậy, bây giờ chính phủ ở Quận Đông, bên kia ở Brooklyn, nói, “Bạn vô giá trị. Bạn không thể có được một bản án nào chống lại anh ta, Francis. Bạn vô giá trị. Chúng tôi sẽ loại bạn ra khỏi chương trình. Bạn đã xong.” Anh ấy sợ hãi. Anh ấy nói, “Chờ một chút. Còn nhiều hơn nữa.” Anh ấy đưa cho họ nửa số tài khoản. FBI đến Áo. Câu chuyện có thật. Anh ấy đến Áo và nói, “Đó là tiền của tôi. Chúng tôi có nửa số tài khoản. Chúng tôi muốn nó.” Áo nói, “Tôi không quan tâm đó là tiền gì. Bạn phải đến với số tài khoản đầy đủ. Bạn sẽ không nhận được gì cả.” Nó nói với FBI. Họ không quan tâm. Họ sẽ không từ bỏ. Áo, không phải Thụy Sĩ, Áo, đúng không?
Vì vậy, bây giờ khi tôi bị truy tố và sau đó thương lượng để nhận tội, ban đầu, họ muốn phạt tôi 100 triệu đô la và 25 năm tù. Đó là những gì chúng tôi đang thương lượng. Luật sư của tôi đến gặp tôi và nói: “Bạn sẽ không bao giờ lấy được số tiền đó. Mọi thứ đã xong. Nó đã kết thúc.” Ông ấy nói: “Cho tôi số tài khoản. Nó sẽ giúp tôi thương lượng giảm tội.” Tôi đã đưa cho ông ấy. Họ đã thương lượng từ 25 năm và 100 triệu đô la xuống còn 10 năm và 15 triệu đô la với một điều khoản tịch thu 5 triệu đô la, đúng không? Ông ấy đã làm vậy. Điều đó rất hữu ích trong khía cạnh đó, nhưng chúng tôi đã mất tất cả số tiền đó. Đó là tất cả. Bạn biết không? Nó có ý nghĩa. Không phải tất cả, nhưng nó có ý nghĩa. Và khi ông ấy hợp tác, họ đã trả lại cho ông ấy 2,5 triệu đô la trong số 33 triệu đô la đó. Vì vậy, ít nhất ông ấy cũng có chút lợi nhuận từ đó. Bạn có gì được chôn dưới đất không? Có. Chôn vật lý dưới đất? Trong một cái két. Có. Trong một cái két dưới đất. Tôi sẽ nói, có. Chôn dưới đất. Có. Cho đến khi bạn được thả? Chúng vẫn ở đó. Hãy để tôi nói như vậy. Bởi vì đó là điều mà tôi nghĩ bất kỳ ai có trí óc đều sẽ làm, nhưng nếu bạn không biết thời điểm của… Thực ra, ngay cả khi bạn không biết… Tôi nghĩ nếu tôi sống trong cuộc sống đó, tôi sẽ sống với giả định rằng vào một thời điểm nào đó, tôi có thể sẽ phải ngồi tù vì một điều gì đó, vì vậy tôi sẽ chôn nó ở khắp mọi nơi. Tôi sẽ nói với bạn điều này. Họ tin rằng tôi có rất nhiều tiền được giấu ở đâu đó đến mức họ đã thuê một nhà điều tra viết một cuốn sách về điều đó chỉ để đi điều tra và tìm kiếm. Và người này đã đi vòng quanh thế giới đến những tài khoản mà ông ấy nghĩ tôi có thể đã có tiền trong đó. Ông ấy đã viết một cuốn sách về điều đó. Họ không thể xác định được. Họ không thể tìm thấy nó. Nhưng cho đến hôm nay, tôi vẫn bị ám ảnh bởi điều đó. Họ nói: “Chúng tôi biết bạn có nó. Chúng tôi 100% biết bạn có nó. Chúng tôi chỉ tự hỏi khi nào bạn sẽ đi lấy nó.” Tôi không phản ứng với những điều ngớ ngẩn như vậy. Bạn có nghĩ rằng bạn đang bị theo dõi và quan sát không? Không. Không.
Ý tôi là, tôi nghĩ…
Hãy nói theo cách này.
Vào bất kỳ thời điểm nào, bạn có thể lại nằm trong tầm ngắm của họ, và ai mà biết được.
Nhưng tôi không nghĩ họ lo lắng hay quan tâm đến tôi vào lúc này.
Không phải nói rằng điều đó không thể trở thành mối quan tâm của họ một lần nữa.
Nhưng tôi không lo lắng về điều đó.
Nhưng bạn vừa nói rằng họ chỉ đang chờ tôi đi và lấy nó.
Họ nghĩ họ chỉ đang chờ bạn đi và lấy nó.
Ôi, đúng vậy.
Ý tôi là, các đặc vụ đã nói với tôi điều đó.
Đặc vụ, được rồi.
Vậy không phải mafia.
Đặc vụ.
Vâng.
Họ hoàn toàn nghĩ rằng tôi có.
Không có nghi ngờ gì cả.
Một mafia.
Điều đó tôi biết.
Vâng.
Có những người đã nói với tôi điều đó.
Nói với bạn điều gì?
Chúng tôi biết bạn có nó.
Khi nào bạn sẽ đi lấy nó?
Khi họ nói đi lấy nó, họ có ý nói New York không?
Không.
Bất cứ nơi nào tiền được chôn hoặc bất cứ nơi nào nó ở, khi nào nó sẽ xuất hiện?
Tôi nghe điều đó một cách nhất quán trong nhiều năm qua.
Nó có được chôn không?
Hãy nói theo cách này.
Nếu nó ở đó, ai mà biết tôi có bao giờ sử dụng nó lại không, nhưng chúng ta sẽ phải xem.
Đối với tất cả các doanh nghiệp và doanh nhân đang lắng nghe, bạn biết việc tiếp cận đúng người có thể khó khăn như thế nào, đặc biệt là khi nói đến tiếp thị B2B.
Đó là lý do tại sao tôi rất vui khi chia sẻ rằng quảng cáo LinkedIn, nhà tài trợ cho podcast này, có giải pháp cho bạn.
Trong B2B, bạn không chỉ làm việc với một người.
Bạn đang làm việc với các nhóm người mua, là những đội ngũ cùng nhau đưa ra quyết định.
Quảng cáo LinkedIn cho phép bạn tiếp cận một mạng lưới chuyên nghiệp rộng lớn với hơn một tỷ thành viên, bao gồm một trăm triệu người ra quyết định và mười triệu giám đốc điều hành cấp cao tạo thành những nhóm mua này.
Bạn có thể nhắm mục tiêu chính xác họ theo công việc, chức danh, ngành nghề, công ty và nhiều hơn nữa.
Với các công cụ nhắm mục tiêu và đo lường quảng cáo LinkedIn được xây dựng đặc biệt cho B2B, bạn sẽ có thể tạo ra kết quả và xây dựng các mối quan hệ có ý nghĩa.
Không có gì ngạc nhiên khi LinkedIn là nền tảng xã hội trả phí có tỷ suất lợi nhuận cao nhất.
Để giúp bạn bắt đầu, quảng cáo LinkedIn đã vui lòng cung cấp một khoản tín dụng 100 đô la để khởi động chiến dịch đầu tiên của bạn, vì vậy hãy truy cập linkedin.com/doac24 để nhận tín dụng của bạn.
Đó là linkedin.com/doac24, các điều khoản và điều kiện áp dụng.
Nhưng bạn đã vào tù.
Bạn đã bị giam trong một thời gian trong tù.
Tôi không thể tưởng tượng được.
Tôi không thể tưởng tượng được.
Một trong những cơn ác mộng thường xuyên của tôi là vào tù.
Tôi nghĩ đó là nỗi sợ hãi sâu thẳm và tối tăm nhất của tôi.
Thật sao?
Cụ thể là vào tù vì điều gì đó mà tôi không làm là một trong những cơn ác mộng thường xuyên của tôi sẽ xảy ra mỗi vài tháng và đó thực sự là cảm giác tồi tệ nhất trên thế giới.
Đó là một cơn ác mộng.
Ý tôi là, vào tù vì điều gì đó mà bạn không làm thì chắc chắn là như vậy.
Vâng, tù là, nghe này, nó giống như bất cứ điều gì khác.
Bạn sẽ phải biết cách điều hướng hệ thống tốt nhất có thể và cha tôi đã dạy tôi điều đó.
Ông ấy nói, “Tôi sẽ nói với bạn ba điều sẽ giúp bạn khi bạn vào tù vì một ngày nào đó bạn sẽ vào.”
Ông ấy nói, “Ba từ sẽ rất có ích. Làm ơn, cảm ơn, xin lỗi.”
Và ông ấy nói, “Lý do cho điều đó,” ông ấy nói, “Tất cả những người này trong tù chưa bao giờ nhận được sự tôn trọng trên đường phố, họ muốn có được điều đó ở trong đó.
Họ muốn cho mọi người thấy rằng họ là những người cứng rắn hoặc gì đó.
Nếu bạn va vào ai đó, xin lỗi.
Nếu bạn muốn cắt ngang ai đó trong hàng, đi ăn, bất cứ điều gì.”
Tôi nói, “Bạn có phiền không, xin lỗi, làm ơn, nếu tôi có thể đứng trước bạn, đừng bao giờ chỉ đứng trước họ.”
Và ai đó đưa cho bạn, “Này, cảm ơn.
Cảm ơn rất nhiều.
Hãy lịch sự.”
Và điều đó thực sự đã giúp vì tôi thấy những người cố gắng thể hiện quyền lực của họ.
John Gotti đã cố gắng thể hiện quyền lực của mình.
Không có tác dụng ở đó.
Những người đang thụ án chung thân trong tù.
Họ không quan tâm bạn là ai, họ có gì để mất.
Nhưng tôi chưa bao giờ gặp vấn đề.
Chưa bao giờ gặp vấn đề trong tù.
Tôi đối xử với mọi người như vậy.
Và vâng, tôi đã dành 29 tháng và 7 ngày trong tình trạng cô lập và thật lòng mà nói, không dễ dàng gì.
Đó là một khoảng thời gian khó khăn.
Tôi thấy nhiều người không làm tốt và tôi không coi thường họ vì điều đó. Đèn thỉnh thoảng tắt. Bạn đã nghe rất nhiều điều. Tôi đã thấy nhiều điều ở đó. Những người đó không thể chịu đựng được trong thời gian dài. Thật khó khăn. Tôi hoàn toàn phản đối điều đó đối với những người trẻ tuổi. Tôi nghĩ đó là một hình thức tra tấn. Chúng tôi thực sự làm tổn thương họ về mặt cảm xúc. Và tôi phản đối điều đó trừ khi ai đó là mối nguy hiểm cho chính họ hoặc mối nguy hiểm cho người khác. Tôi hoàn toàn phản đối điều đó. Nhưng tôi đã vượt qua được. Tại sao bạn lại bị giam ở nơi biệt lập? Họ đã không hài lòng với tôi khi tôi không hợp tác ở mức mà họ muốn, đặc biệt là trong một vụ lớn mà họ cố gắng khiến tôi đứng về phía chống lại một người bạn của tôi mà tôi đã từ chối. Và chỉ trong vài ngày, tôi đã bị vi phạm điều kiện tha tù. Họ đã giam tôi và gửi tôi ngay vào phòng biệt lập. Và tôi đã ở trong phòng biệt lập suốt thời gian đó, chỉ để trả thù tôi. 29 tháng và bảy ngày. Liên tiếp? Vâng. Tôi đã ở 11 tháng ở một nơi và sau đó họ chuyển tôi. Việc đó mất khoảng hai ngày và sau đó họ đưa tôi đến một nơi khác và tôi đã hoàn thành nó. Khi bạn nói rằng bạn đã nghe những người đàn ông trưởng thành ở đó đang gục ngã, bạn có ý gì? Đập đầu vào thanh sắt và một số điều kinh tởm khác mà bạn không muốn nghe. Tự làm tổn thương bản thân, làm đau bản thân chỉ để ra khỏi phòng biệt lập. Tôi có thể thấy những người đã làm điều gì đó với bản thân để ra khỏi phòng biệt lập trong tù và được gửi đến nhà tù để họ không phải ở trong môi trường đó nữa. Thật sự rất tồi tệ. Đó là những cơn ác mộng, thực sự là như vậy. Bạn có vẻ không thoải mái khi nói về điều đó, phải không? Vâng, vì điều đó có phần coi thường và tôi không cố gắng để thể hiện như vậy. Tôi không nói rằng tôi là một người đàn ông mạnh mẽ, tôi có thể chịu đựng được. Nhờ ơn Chúa, tôi đã có thể chịu đựng được. Tôi đã có những ngày và đêm mà bạn nói, “Chúa ơi, đây là một ngày dài, nó không bao giờ kết thúc.” Tôi đã giảm cân rất nhiều ở đó, tôi đã xuống còn khoảng 190 kg bây giờ. Tôi đã 186 kg khi ra khỏi đó vì tôi không ăn.
Thức ăn mà họ đưa cho chúng tôi, tôi đã bị ngộ độc thực phẩm một vài lần.
Tôi đã nói, “Này, hãy cho tôi ngũ cốc, cho tôi chuối và cho tôi một cốc súp.
Đó là tất cả những gì tôi muốn ăn.
Tôi không muốn ăn gì khác.”
Tôi đã sống dựa vào đó trong một thời gian khá dài.
Tôi không muốn nói rằng, ý tôi là, không phải ở những nơi mà bạn không có toilet hay bất cứ thứ gì khác.
Ý tôi là, tôi chắc chắn có những nơi trên thế giới tồi tệ hơn nhiều, nhưng
nó thật sự cô đơn.
Không phải là điều kiện quá tồi tệ.
Chúng tôi có bồn rửa, có toilet, bạn có giường với một cái đệm nhỏ.
Nhưng chỉ là cảm giác cô đơn.
Điều đó thật khó khăn.
Bạn có cảm thấy mình đang mất trí trong đó không, và điều đó có thể có nghĩa là gì?
Không.
Không, Steve, thật lòng mà nói, tôi nghĩ tôi có một sức khỏe khá mạnh mẽ, có điều gì đó trong tôi, và đó là do Chúa ban cho, bạn biết đấy, tôi không thể nói, tôi không biết làm sao.
Bạn có thể có được điều gì đó như vậy không, hay đó chỉ là con người bạn, tôi không biết.
Nhưng tôi đã có thể đối phó với nó.
Ý tôi là, tôi đã có những đêm khó khăn ở đó, bạn biết đấy, và thật may mắn, tôi có một cái Sony Walkman.
Âm nhạc, bạn không thể tưởng tượng được, âm nhạc thật sự rất an ủi.
Tôi nhớ một đêm Giáng sinh, tôi vừa mới kết thúc cuộc gọi với vợ tôi, và thật tàn khốc, cả gia đình ở đó, và chỉ vậy thôi, và tôi chỉ cần bật Walkman lên, và nó đã đưa tôi ra khỏi đó một chút, chỉ là âm nhạc, bạn quên đi mọi thứ, bạn biết đấy.
Và bạn biết đấy, tôi đã đọc Kinh Thánh trong thời gian đó, và tôi đã nghe một mục sư mà tôi chưa từng biết, và tôi đã gặp ông ấy, tên ông ấy là Greg Laurie, ông ấy là một mục sư lớn ở đây bây giờ, rất thân thiết với tôi bây giờ, nhưng những lời của ông ấy thật sự nâng đỡ.
Tôi mong chờ được nghe ông ấy mỗi sáng, ông ấy có chương trình radio buổi sáng.
Và những điều như vậy có ý nghĩa rất nhiều.
Và rồi có được một chiếc điện thoại, mọi thứ đều xoay quanh điện thoại, và có, bạn biết đấy, liên lạc với gia đình bạn.
Điều khiến tôi lo lắng là khi bố tôi đi xa vào thời điểm đó, ông chỉ nhận được một cuộc gọi điện thoại ba phút mỗi tháng và một lần thăm mỗi tháng, một lần thăm kéo dài tám giờ, chỉ có vậy. Ông đã mất liên lạc với gia đình, và ông cùng mẹ tôi đã dần xa cách. Chị gái tôi hầu như không biết ông, bạn biết đấy. Nếu bạn không liên lạc với mọi người, điều đó sẽ tự nhiên xảy ra. Vì vậy, khi tôi đi xa, nỗi sợ của tôi là điều đó sẽ xảy ra với tôi và vợ tôi. Tất cả những gì tôi muốn, tôi đã nói với cô ấy, tôi đã nói với cô ấy, nếu bạn muốn nhốt tôi, hãy nhốt tôi, chỉ cần cho tôi những cuộc gọi điện thoại và những lần thăm. Tôi không quan tâm bạn làm gì, tôi sẽ chấp nhận mọi thứ khác, nhưng đừng lấy đi cuộc gọi điện thoại của tôi, đừng lấy đi lần thăm của tôi. Tôi sẽ không làm gì để khiến bạn phải làm điều đó, vì vậy đừng làm. Đó là điều duy nhất tôi quan tâm, vì tôi muốn duy trì mối quan hệ với vợ tôi. Cô ấy đã ở bên bạn? Cô ấy đã ở bên tôi, cô ấy đã ở bên tôi. Tám năm tôi ở trong đó, cô ấy đã ở bên tôi. Và cô ấy còn trẻ. Cô ấy có một người mẹ tuyệt vời, một người mẹ Cơ đốc tốt đã nâng đỡ cô ấy, một nhà thờ vào thời điểm đó, Nhà thờ Cơ đốc Westwood Hills. Họ đã ủng hộ vợ tôi, tôi và các con tôi, khi đó chúng tôi có những đứa trẻ nhỏ. Và cô ấy đã đứng vững. Khi tôi đi, tôi đã ở trong đó năm năm, tôi về nhà được 13 tháng, 13 tháng rất khó khăn. Nó thật khó khăn, có hợp đồng giết tôi, mọi người muốn giết tôi, và chính phủ đã theo dõi tôi để trở thành nhân chứng, và tôi đã trải qua một thời gian rất khó khăn. Tôi đã vi phạm điều kiện quản chế của mình, và khi tôi vào, các nhân viên liên bang đã nói với cô ấy, bạn sẽ không bao giờ thấy chồng bạn tự do nữa. Chúng tôi sẽ truy tố ông ấy trong một vụ án khác, chúng tôi đã vi phạm điều kiện quản chế của ông ấy, ông ấy đã xong, ông ấy có thể đóng gói hành lý. Và cô ấy đã suy sụp vào lúc đó. Có lẽ cô ấy không thể gặp tôi trong khoảng sáu hoặc bảy tuần, cô ấy không đến thăm. Bạn có thể tưởng tượng cuộc sống sẽ như thế nào trong tình trạng cô lập nếu cô ấy quyết định rằng mọi thứ quá sức với cô ấy? Tôi sẽ rất cay đắng và oán giận. Tôi không nghĩ tôi sẽ ra ngoài đó với tâm trạng như cũ.
Tôi thực sự không biết, vì cô ấy có ý nghĩa rất lớn đối với tôi, và vẫn như vậy, vì tôi đã làm mọi thứ cho cô ấy về cơ bản. Bạn biết đấy, cô ấy là lý do tôi rời bỏ cuộc sống đó. Dù tôi biết đó là một cuộc sống tồi tệ, tôi cũng sẽ không rời bỏ. Tôi đã bị indoctrinated quá nhiều, Steve. Khi tôi bước vào căn phòng đó vào đêm hôm đó, tôi nghĩ mình sẽ chết, nhưng tôi vẫn bước vào căn phòng. Wow, thật là một người hùng, nhưng đó không phải là hành động anh hùng, mà là như một cỗ máy. Tôi đã là một phần của cuộc sống đó đến mức, tôi đã thấy rất nhiều, tôi nghĩ, tốt thôi, đến lượt tôi, đến lượt tôi. Nó không phải là hành động anh hùng, tôi đã sợ đến mức không thể chịu nổi, đầu gối tôi yếu đi, tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực, và tôi vẫn không muốn họ nhận ra rằng tôi sợ đến vậy, nhưng thực sự tôi rất sợ.
Căn phòng nào?
Căn phòng với cha của bạn.
Đêm mà họ dẫn tôi vào, tôi đã nói với bạn rằng họ dẫn tôi vào căn phòng đó, và tôi không biết liệu tôi có… bạn biết đấy, đó là một trong những nỗi kinh hoàng của cuộc sống đó, đêm mà cha tôi phản bội tôi.
Cha bạn, bạn đã bước vào căn phòng đó đêm hôm đó với các ông chủ ở đó, và rất nhiều người khác ở đó, và cha bạn ở đó.
Ông ấy không có ở đó.
Ô, ông ấy không có.
Ông ấy đã rời đi rồi.
Ông ấy đã rời đi rồi.
Vâng, họ đã nói chuyện với chúng tôi riêng biệt.
Và khi họ nói chuyện với ông ấy, họ có nói với ông ấy rằng bạn sẽ… sẽ có một hợp đồng giết bạn không?
Họ không nói với ông ấy điều đó, nhưng họ đang tìm cách để biết liệu có lý do nào cho điều đó xảy ra không.
Nói cách khác, nếu tôi tin, bây giờ đây là cách nhìn của tôi về đêm đó, có hai lý do họ dẫn tôi vào, một trong hai lý do.
Lý do thứ nhất, cố gắng làm tôi sợ để cho tôi biết bạn có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, bạn có thể có một đội ngũ lớn như vậy.
Bài báo đó đã được đăng trên báo, nhưng chúng tôi mới là ông chủ.
Bạn cố gắng thực hiện một động thái, bạn sẽ chết.
Đó là những gì tôi nghĩ.
Hoặc là như vậy, hoặc họ thực sự tin rằng tôi đang làm điều gì đó sai, và họ sẽ cố gắng chiếm lấy công việc kinh doanh.
Bây giờ, một lần nữa, hãy nhớ rằng, một trong những biện pháp bảo vệ, tôi không bao giờ để ông ấy gặp người đó.
Và tôi không bao giờ để anh ta, đội của tôi là đội của tôi.
Tôi không đưa họ đến đây.
Họ là những người của tôi.
Và khi chúng tôi ngã, không ai, không ai trong số những người đã được công nhận ngã cùng chúng tôi.
Chỉ có đội của tôi.
Vì vậy, tôi đã bảo vệ họ theo cách đó, nhưng theo một cách khác, tôi đang bảo vệ công việc của mình.
Vậy họ có tìm kiếm một lý do để loại bỏ tôi tối đó không?
Rất có thể.
Và bạn nghĩ rằng cha bạn có thể đã nhận thức được điều đó không?
Có.
Theo một cách nào đó, có, vì, và một lần nữa, tôi cũng đã vật lộn với điều này.
Được rồi, cha, bạn đã phản bội tôi tối đó.
Bạn đã đẩy tôi vào tình thế khó khăn.
Ông không nói, ồ, con trai tôi đã làm điều này sai.
Con trai tôi đã làm điều đó.
Ông không làm như vậy.
Ông chỉ nói, tôi không biết.
Tôi không thể nói cho bạn biết.
Tôi không biết.
Và điều đó đã gây tổn hại.
Ông không đứng lên vì tôi.
Làm thế nào bạn biết ông không đứng lên vì bạn?
Jimmy đã nói với tôi.
Và tôi đã tiếp cận cha tôi hai năm sau đó.
Ông đã phủ nhận.
Tôi nói, cha, tôi biết cha đã làm điều đó.
Điều đó đã được xác nhận.
Tôi biết cha đã làm.
Tôi biết cha đã làm gì.
Nhưng không sao cả.
Tôi yêu cha.
Không sao cả.
Tôi hiểu.
Tôi hiểu cuộc sống.
Tôi hiểu.
Ông không giúp bạn một chút nào.
Đó là lời của ông.
Ông không giúp bạn một chút nào.
Ông đã làm bạn tổn thương tối đó.
Và bạn biết đấy, tôi đã rất đau khổ.
Bạn đã tha thứ cho ông ấy vì điều đó chưa?
Hoàn toàn tha thứ cho ông ấy.
Bạn biết đấy, có điều gì đó xảy ra với bạn trong cuộc sống đó, bạn biết đấy, nó giống như, cái gì đúng thì lại sai.
Cái gì sai thì lại đúng.
Bạn biện minh cho một số điều.
Nhưng tôi hiểu vì tối đó, ý tôi là, cái loại điên rồ nào khi bước vào một căn phòng khi bạn nghĩ rằng bạn sẽ bị giết hoặc bạn nghĩ rằng bạn có thể bị.
Đó là nhận thức của bạn.
Dù nó có thật hay không, đó là nhận thức của bạn.
Mọi người nói, tại sao bạn không cắt đứt và chạy?
Như một cái máy.
Được rồi.
Tôi đã bị cuốn vào cuộc sống đó.
Vì vậy, đây là tôi.
Được rồi.
Tôi sẽ chết tối nay.
Tất nhiên là sợ hãi.
Tôi đã sợ.
Không, tôi không xấu hổ về điều đó.
Không chút nào.
Ý tôi là, tôi biết cánh cửa đó đã mở ra.
Tôi gần như ngất xỉu.
Có lẽ.
Vâng.
Bởi vì tôi biết điều đó đã được sắp đặt, bạn biết đấy, tôi bước vào, mọi thứ sẽ kết thúc nhanh chóng.
Khi cánh cửa đó sắp mở ra, tôi gần như ngất xỉu. Nhưng tôi có thể nói với bạn điều này, điều mà tôi tin bây giờ như một người có đức tin, tôi tin chắc rằng, với cách mà cuộc đời tôi đã diễn ra, có hai điều, mối liên kết giữa tôi và cha tôi phải bị phá vỡ. Nó phải bị phá vỡ. Và tôi phải nhận ra trong cuộc sống của mình rằng tôi có thể đối mặt với cái chết nếu cần. Bởi vì khi tôi rời bỏ cuộc sống đó, tôi không biết mình sẽ rời bỏ, nhưng khi tôi rời bỏ cuộc sống đó, bạn biết đấy, hợp đồng cuộc đời tôi, ông chủ của tôi rất tức giận với tôi. Ông ấy đã coi đó là chuyện cá nhân. Ông ấy là một người cứng rắn. Ông ấy là một người cũ, thực sự cứng rắn. Và ông ấy đã coi đó là chuyện cá nhân. Bạn biết đấy, rời bỏ. Bạn không thể rời bỏ cuộc sống này. Chúng tôi không được phép làm điều đó. Cha tôi đã từ bỏ tôi trong một khoảng thời gian cho đến khi chúng tôi hàn gắn lại khi họ nhận ra rằng tôi sẽ không làm chứng chống lại mọi người vì họ nghĩ tôi sẽ làm như vậy, được rồi, đây là điều mà tôi sẽ làm. Tôi không quan tâm đến điều đó. Họ nghĩ tôi sẽ vào chương trình bảo vệ nhân chứng và bắt đầu làm hại những người khác. Đó không phải là điều tôi sẽ làm. Tôi sẽ không bao giờ làm điều đó. Không có cơ hội nào. Nhưng họ không biết vì khi những người khác rời bỏ, đó là những gì họ làm. Bạn có nghĩ cha bạn yêu bạn không? Tôi biết ông ấy yêu tôi. Không có nghi ngờ gì. Tôi sẽ nói với bạn vấn đề với cha tôi là gì. Huyền thoại của ông ấy trong cuộc sống đó có ý nghĩa rất lớn với ông ấy. Tôi không thể chấp nhận được việc ông ấy lại để bạn nói trong căn phòng đó và không bảo vệ bạn với nguy cơ bạn có thể chết. Và cùng lúc đó, ông ấy lại yêu bạn. Tôi thích nghĩ rằng có thể ông ấy không nhìn nhận theo cách đó. Có một số điều khác đang diễn ra. Bạn biết đấy, điều này giống như một vở kịch của Shakespeare theo một cách nào đó. Mẹ tôi, người mà tôi yêu, là một người phụ nữ rất khó khăn, tôi có thể nói với bạn điều này, bà ấy có những vấn đề của riêng mình vì lý do nào đó, nhưng bạn biết đấy, tôi nghĩ mẹ tôi thích làm vợ của cha tôi trong một khoảng thời gian. Ý tôi là, bà ấy nhận được rất nhiều sự chú ý, đúng không?
Khi tôi trở nên nổi bật trong cuộc sống đó, rất nhiều sự chú ý không tập trung vào cô ấy. Và tôi nghĩ cô ấy đã nói một số điều với bố tôi, bạn biết đấy, có thể đã khiến ông ấy suy nghĩ một chút về tôi. Có thể tôi ghét phải nói điều này. Nghe không đúng. Tôi không muốn mọi người hiểu sai về điều đó. Có thể có một chút ghen tị hay đố kỵ ở đó. Tôi không biết, Steve, bạn biết đấy, tôi chưa bao giờ nói như thế này trước đây, và tôi không thích làm điều đó vì nó khiến bố tôi bị nhìn nhận rất xấu, nhưng đôi khi bạn có thể ảnh hưởng đến tâm trí của ai đó rất nhiều, bạn biết đấy, đặc biệt là một người phụ nữ mà ông ấy yêu. Và tôi biết mẹ tôi cũng yêu tôi, hãy tìm hiểu điều này. Không có nghi ngờ gì rằng mẹ tôi yêu tôi, nhưng tôi không thể giải thích được mối quan hệ mà họ có với nhau. Tôi không biết. Nhưng có thể có một chút sự oán giận ở đó, mặc dù mặt đối mặt tôi chưa bao giờ trải nghiệm điều đó với ông ấy. Nhưng rồi điều này xảy ra trong căn phòng đó, tôi không biết. Tôi không nghĩ nếu bố tôi nghĩ rằng tôi sẽ bị giết đêm đó, tôi không nghĩ ông ấy sẽ để điều đó xảy ra. Có thể ông ấy đã biết về điều đó, bạn biết đấy, tôi không biết. Có thể ông ấy đã nói, “Này, hãy dụ con trai tôi ra.” Tôi không biết. Tôi không biết. Và Jimmy sẽ không biết điều đó, người đã lái xe cho tôi, nên tôi không biết. Làm thế nào để bạn giải thích tất cả những điều này? Bởi vì một trong những điều mà tôi nghĩ tất cả mọi người đều cần, bất kể họ mạnh mẽ đến đâu, là tình yêu. Vâng. Chắc chắn rồi. Chắc chắn rồi. Và nghe này, mối quan hệ của tôi với bố tôi chưa bao giờ giống như trước, đặc biệt là sau khi tôi rời bỏ, bạn biết đấy, khi chúng tôi không nói chuyện với nhau khoảng 10 năm. Và rồi khi tôi ra khỏi tù và ông ấy đang trong thời gian quản chế và chúng tôi nhận ra, ông ấy nhận ra tôi không làm hại ai, ông ấy nói, “Tôi muốn gặp bạn.” Gọi cho tôi. Tôi nói, “Được.” Ông ấy nói, “Tôi sẽ gặp bạn ở một nơi nào đó.” Tôi nói, “Không. Tôi sẽ gặp bạn ở nhà, nhà của bạn. Không đi đâu để gặp bố của bạn.” Chỉ có một chút sự thiếu tin tưởng ở đó, tôi sẽ thành thật, bạn biết đấy.
Và vì vậy, tôi đã đến gặp ông ấy, tôi đến nhà ông ấy lúc 5 giờ 30 sáng vì tôi đang trong thời gian quản chế, có tiền án vào thời điểm đó. Tôi không biết liệu mình có được phép gặp ông ấy hay không, bạn biết đấy, dưới sự vi phạm. Ông ấy cũng đang trong thời gian quản chế. Tôi cũng đang trong thời gian quản chế. Tại sao bạn lại đến nhà ông ấy? Tôi biết mẹ tôi đang ở đó và tôi ở trong nhà ông ấy, vì vậy tôi không phải lo lắng về điều đó. Tôi không định đi đâu mà có thể có người khác ở đó, bạn biết đấy. Và tôi biết bố tôi sẽ không bao giờ làm điều gì trong nhà của ông ấy. Đó là cảm giác của tôi. Vì vậy, tôi đã gặp ông ấy. Đó là 5 giờ 30 sáng. Tôi mở cửa và ông ấy đứng đó, tay khoanh lại, và nhìn tôi, và những lời đầu tiên ông ấy nói với tôi là, “Nếu con nghe lời bố, con đã có thể là ông trùm của gia đình Colombo.” Tôi nhìn ông ấy. Tôi nói, “Bố, bố đang ở trong vùng tối hay sao đó?” Tôi nói, “Con đang phục vụ một người chủ khác ngay bây giờ.” Và ông ấy nhìn tôi và nói, “Ý con là những điều trong Kinh Thánh của ông ấy là thật với con vì con đã trở thành người theo đạo Cơ Đốc vào thời điểm đó?” Tôi nói, “Đúng, nó là thật.” Ông ấy nói, “Được rồi. Hãy nói chuyện.” Đó là cách chúng tôi phá băng và chúng tôi đã dành ba giờ để nói chuyện và đi qua rất nhiều điều đã xảy ra. Và, bạn biết đấy, một số cơn giận mà tôi có trong lòng, tôi đã bày tỏ với ông ấy, bạn biết đấy, và một số điều ông ấy nói, bạn biết đấy, những gì ông ấy đã nói với tôi. Và tôi đã nói với ông ấy, “Nếu bố đang gọi,” tôi nói, “con sẽ không quay lại cuộc sống đó.” Tôi nói, “Bố, thấy không, con không ở đây để làm tổn thương bất kỳ ai. Nhưng nếu có những điều mà bố không muốn bày tỏ, thì đừng nói với con. Con không muốn nghe.” Ý tôi là, đó là một cuộc trò chuyện rất cởi mở và khó khăn mà ông ấy và tôi đã có, nhưng nó rất tốt vì chúng tôi đã đạt được một thỏa thuận sau đó. Bạn biết đấy, một trong những điều, Steve, thể loại mafia trên mạng xã hội giống như mọi người nói và họ nói, “Họ không biết điều gì thực sự đã xảy ra giữa tôi và bố tôi và những cuộc trò chuyện cá nhân của chúng tôi và tất cả những điều đó.” Và bạn biết đấy, bạn không bao giờ muốn gặp bố của mình.
Khi bố bạn qua đời, bạn đã không đi dự tang lễ của ông ấy.
Và tôi cũng không đi, và tôi không đi vì một lý do, vì thứ nhất, tôi biết ai sẽ có mặt ở đó.
Tôi không muốn đến đó và trở thành tâm điểm chú ý hoặc có thể xảy ra điều gì đó tại tang lễ của bố tôi nếu có ai đó muốn bình luận về tôi và sau đó sẽ trở thành một thời điểm tồi tệ ở đó.
Tôi đã tôn trọng bố tôi đủ để làm điều đó.
Tôi đã đến thăm ông ấy một cách riêng tư và họ không cần phải làm một màn trình diễn hay phô trương về điều đó.
Và thực sự, mọi người đã nói với tôi, “Michael, tốt hơn là bạn không nên đi.
Bạn biết đấy, bạn không biết ai biết nếu sẽ có một cảnh tượng nào đó vì tôi đã rời xa cuộc sống đó.
Những người khác có thể là bạn bè của bố tôi, có thể đã xuất hiện, và có thể đã xảy ra xung đột.
Tôi không cần phải làm điều đó.
Tôi không muốn tạo ra một màn trình diễn, bạn biết đấy, nhưng có những người bình luận, “Ôi, bạn không quan tâm đến bố của bạn.”
Họ không biết.
Họ không biết điều gì đã xảy ra giữa chúng tôi.
Đó không phải là một công việc.
Có lẽ đây là cuộc trò chuyện cởi mở nhất mà tôi từng có về điều đó công khai.
Có thể là tất cả.
Tôi không nói về nó.
Những câu chuyện nào mà bạn không thể kể về thời gian của bạn trong mafia?
Bạn không cần phải kể cho tôi những câu chuyện đó vì bạn không thể kể chúng, nhưng bản chất của những câu chuyện đó là gì mà bạn không thể kể?
Bởi vì bạn thực hiện rất nhiều cuộc phỏng vấn những ngày này, bạn tham gia podcast, bạn nói chuyện bây giờ.
Bạn biết đấy, ý tôi là, như tôi đã nói, có rất nhiều người mà tôi biết đã không còn.
Bạn biết đấy, chỉ đơn giản là không có ở đó.
Bạn biết đấy, tôi sẽ đưa ra một ví dụ.
Có một người đã ở bên bố tôi, sau đó trở thành người của tôi.
Tôi là thuyền trưởng của anh ấy, và anh ấy đã tham gia vào một vụ giao dịch ma túy với ai đó ở cấp cao hơn.
Vì vậy, anh ấy đã đến gặp tôi, tôi đang ở một nhà tang lễ, và anh ấy đã đến gặp tôi, và anh ấy đã nói với tôi những gì đã xảy ra.
Và tôi đã tức giận.
Tôi đã nói, “Tony, có chuyện gì với bạn vậy?
Bạn đã ở quanh đây, làm thế nào mà bạn để điều này xảy ra?”
Tôi đã nói, “Đừng lo lắng về điều đó. Tôi sẽ giải quyết nó.” Và chúng tôi đang ở một đám tang của một người đã bị giết. Anh ấy nói với tôi, “Michael, anh không thể giải quyết chuyện đó.” Tôi nói, “Đừng so sánh hai tình huống. Đây là một chuyện khác.” Tôi nói, “Đừng lo lắng về điều đó. Tôi sẽ xử lý nó.” Và anh ấy nói, “Mike, họ sẽ không dẫn tôi vào một căn phòng.” Tôi nói, “Điều đó sẽ không xảy ra. Thư giãn đi. Tôi hứa với anh, tôi sẽ lo liệu chuyện này. Anh đã ở đây lâu rồi. Anh là một người lính tốt. Anh đã ở đây rất lâu. Anh có rất nhiều sự tôn trọng. Đừng lo lắng về điều đó. Anh đã mắc một sai lầm ngu ngốc. Chúng ta sẽ giải quyết nó.”
Tôi lên máy bay của mình. Tôi đi đến Florida. Bộ phim của tôi đang được quay ở đó. Và tôi đến Florida. Tôi xuống máy bay. Một trong những người của tôi gọi cho tôi. Anh ấy nói, “Mike, anh sẽ không tin điều này đâu.” Tôi nói, “Gì vậy?” Anh ấy nói, “Tony đã vào một buồng điện thoại và tự bắn vào đầu.” Anh ấy đã ở trong đó suốt. Tôi rất sợ. Anh ấy nói, “Tôi sẽ không ra ngoài. Không ai có thể dẫn tôi ra ngoài, dẫn tôi vào một căn phòng.” Và anh ấy đã tự làm điều đó.
Vì vậy, bạn thấy những điều như vậy trong cuộc sống đó, và nó giống như, bạn biết đấy, tôi không biết phải nói gì, bạn biết không? Bạn khỏe không? Tôi thì ổn. Bạn biết đấy, nếu vợ bạn đang ở trong một căn phòng bên kia, trong phòng chờ bên kia trong một tòa nhà khác, nếu tôi hỏi cô ấy, nếu tôi nói, “Những điều mà Michael gặp khó khăn là gì?” Cô ấy sẽ nói gì với tôi? Chà… Bởi vì nếu bạn hỏi bạn gái tôi điều đó, bạn sẽ nhận được một danh sách dài, vì vậy tôi tưởng tượng vợ bạn sẽ nói, “Bạn biết đấy, tôi gặp khó khăn gì trong gia đình?” Bạn biết đấy, thật buồn cười. Tôi đang ở trên đường phố. Tôi có tất cả những thứ này đang diễn ra. Ở nhà, tôi chỉ là một người cha. Bạn biết đấy, đôi khi tôi tức giận. Các con tôi lợi dụng tôi. Tôi đã nói, “Tôi đã cố gắng hết sức vì tất cả các bạn. Các bạn không làm gì để đáp lại. Các bạn không trân trọng bất cứ điều gì.” Tôi đoán tôi vẫn có điều đó, bạn biết không… Tôi là một người khá hào phóng, Steve.
Bạn biết đấy, tôi đã cho bạn mọi thứ mà tôi có thể cho.
Chỉ cần…
Bạn không cần phải trả lại cho tôi.
Chỉ cần đối xử với tôi đúng mực.
Sự tôn trọng là rất quan trọng.
Nếu tôi cảm thấy mình bị thiếu tôn trọng, tôi không thích điều đó.
Thỉnh thoảng bạn còn nói với vợ tôi, cô ấy nói, “Anh ấy gặp khó khăn với những điều nhỏ nhặt.
Anh ấy nghĩ đó là sự thiếu tôn trọng.
Không thể giúp được.
Đó là bản chất của tôi.”
Bạn biết đấy, tôi không thích điều đó.
Bây giờ tôi có một người bạn.
Bạn biết đấy, anh ấy đang cố gắng gọi cho họ.
Anh ấy không gọi lại cho bạn trong hai, ba ngày.
Điều đó là thiếu tôn trọng.
Bạn biết đấy, tôi không thích những thứ như vậy.
Tôi gặp khó khăn với điều đó vì tôi thấy rất nhiều điều như vậy xung quanh, bạn biết đấy, tôi không biết gì khác.
Khi mọi người đến gặp bạn và họ hỏi, vì bạn đã là một diễn giả trong một thời gian dài, khoảng hai thập kỷ, gần như?
25 năm.
25 năm.
Đúng vậy.
Những điều chính mà mọi người đến hỏi bạn để nói về dựa trên kinh nghiệm của bạn là gì?
Chà, đó là một con số.
Ý tôi là, nhìn này, ai cũng muốn nghe câu chuyện về mafia.
Chắc chắn rồi, vâng, vâng.
Có sự hấp dẫn với câu chuyện mafia trên toàn thế giới.
Và tôi chưa bao giờ nhận ra điều đó khi tôi còn trong cuộc sống đó cho đến khi tôi trở thành những gì tôi đang có bây giờ và trên toàn thế giới.
Mọi người rất mê hoặc với, hơn bất kỳ nhóm tội phạm nào khác, họ rất mê hoặc với mafia.
Truyền thông.
Tại sao, tất nhiên rồi, tất cả những bộ phim tuyệt vời, bạn biết đấy, Al Capone, John Gotti, Bigger Than Life, tất cả những thứ đó.
Vì vậy, có một sự hấp dẫn với cuộc sống này.
Vương quốc Anh, bạn biết đấy, hai chuyến lưu diễn ở đó.
Mọi người, họ không…
Bởi vì bạn không có mafia ở đó.
Bạn may mắn trong khía cạnh đó.
Nhưng vì vậy mọi người muốn nghe điều đó.
Nhưng sau đó họ muốn nghe cuộc sống đó đã ảnh hưởng đến tôi như thế nào, tôi đã có thể thoát ra khỏi nó và vẫn, bạn biết đấy, thành công theo cách nào và trong nhận thức của họ, tôi đang thành công.
Và nhưng bạn sẽ ngạc nhiên với điều này, Steve.
Mỗi khi tôi mở ra cho phần hỏi và đáp, điều này thường xuyên xảy ra, bạn nghĩ bạn sẽ nghe tất cả các câu hỏi về mafia.
Bạn không nghe.
Bạn biết điều gì không?
Chà, vợ bạn đã phản ứng như thế nào với bạn sau khi bạn đi xa như vậy?
Bạn đã hàn gắn điều đó như thế nào?
Con cái bạn đã phản ứng ra sao với bạn?
Bạn đã có thể điều chỉnh như thế nào?
Bạn biết đấy, bạn có cảm thấy mình đang làm điều đúng không?
Những khó khăn đó như thế nào?
Mọi người, và tôi tự nhủ với bản thân, những người này có thể đang trải qua những điều tương tự theo cách khác.
Và thật tuyệt, tôi đã vượt qua một tình huống khó khăn.
Làm thế nào tôi đã làm được điều đó?
Họ có thể áp dụng điều đó vào cuộc sống của họ không?
Mọi người đang gặp khó khăn, bạn biết đấy, và tôi thấy điều đó ngày càng nhiều hơn.
Nếu tôi muốn dành thời gian để hướng dẫn mọi người suốt ngày, tôi sẽ bị quá tải.
Đó là từ mạng xã hội và những email, tin nhắn mà tôi nhận được, và đó là một cảm giác tốt.
Đừng hiểu lầm tôi, rằng mọi người thấy điều gì đó ở tôi có thể hữu ích cho họ.
Và tôi theo đuổi điều đó nhiều nhất có thể.
Thực tế là, tôi đang bắt đầu một nền tảng ngay bây giờ.
Tôi nghĩ đã đến lúc, bạn biết đấy, Chúa đã đặt trong lòng tôi rằng có lẽ đã đến lúc, bạn biết đấy, cung cấp cho những người này điều gì đó hơn cả một cuộc trò chuyện.
Và vì vậy, chúng tôi đang bắt đầu một nền tảng nơi chúng tôi có thể tạo ra loại gia đình hoặc cộng đồng này, nơi không chỉ tôi có thể hỗ trợ, mà đội ngũ của tôi cũng có thể, và mọi người có thể bắt đầu, bạn biết đấy, giúp đỡ lẫn nhau.
Tôi nghĩ chúng ta cần điều đó hơn bao giờ hết.
Chà, hãy liên kết điều đó bên dưới nếu bạn có thể gửi cho tôi một liên kết để mọi người có thể kiểm tra.
Tôi hiểu tại sao lại có sự hấp dẫn.
Tôi nghĩ nhiều người sẽ bị thu hút vì mafia, bạn biết đấy, như tôi đã nói với bạn trước khi chúng ta bắt đầu ghi hình, tôi chưa xem phim mafia, tôi không thực sự biết gì về mafia.
Hôm nay tôi đã được khai sáng.
Thật thú vị.
Tôi cảm thấy như mình sẽ đi xem tất cả các bộ phim.
Điều mà tôi thấy rất hấp dẫn là những gì tôi có thể học được từ nó, vì tôi nghĩ rằng mọi người đã sống một cuộc đời khác thường, nơi họ đã làm điều gì đó khác biệt và họ đã đi trên một con đường khác có điều gì đó khác biệt mà họ đã học được.
Đó cũng là một sự thật cơ bản.
Tôi, bất kể bạn đã làm gì, con đường nào bạn đã chọn, bạn đã học được rất nhiều nguyên tắc cơ bản về cách thế giới hoạt động, cách con người hoạt động, cách điều hướng, cách sinh tồn. Và một số nguyên tắc này rất phù hợp với cuộc sống hàng ngày của tôi. Tôi đã học được rất nhiều về cả kinh doanh, khái niệm về việc có một cuộc gặp mặt trực tiếp. Bạn biết đấy, trong kinh doanh, không có đủ sự thẳng thắn. Không có đủ sự trung thực. Không có đủ những cuộc trò chuyện thẳng thắn theo nghĩa đó. Có rất nhiều email, những buổi động não, “Người này đang nghỉ phép hàng năm. Chúng ta sẽ nói vào blah, blah, blah,” nhưng không có đủ sự thẳng thắn. Vì vậy, đó là những điều mà tôi thực sự muốn hiểu. Nếu bạn có thêm bất kỳ điều gì cho tôi về cách, vì bạn là một doanh nhân bây giờ và bạn là một nhà khởi nghiệp trong giai đoạn này của cuộc đời, và một số nguyên tắc mà bạn đã học từ những ngày trong mafia chắc chắn vẫn có thể áp dụng. Chắc chắn rồi. Tôi sẽ nói với bạn điều này, và tôi chắc chắn rằng đây là một nguyên tắc mà bạn tuân theo. Bạn không giống như một người quản lý vi mô đối với tôi. Chà, tôi không biết. Bạn có một cái nhìn tốt. Bạn có phải không? Chà, tôi không biết. Tôi không biết. Bạn có biết câu trả lời trung thực là gì không? Có. Câu trả lời trung thực là tôi nghĩ, và bạn có thể hỏi đội của tôi một cách riêng tư, “Thực sự, Jack, lại đây.” Vâng, vâng, vâng. Không, vì tôi thực sự muốn biết sự thật. Tôi muốn biết sự thật thực sự. Anh ấy có quản lý vi mô bạn không? Không, Jack, bạn lại đây. Bạn có thể nói vào cái mic đó không? Vâng. Nó có thể thu âm bạn. Vâng. Được rồi. Jack, 100% trung thực. Tôi nghĩ trong một số lĩnh vực bạn có thể là một người quản lý vi mô, nhưng tôi nghĩ trong những lĩnh vực khác bạn không phải, và sau đó tôi nghĩ khi bạn cần phải như vậy, bạn sẽ như vậy. Vâng, tôi nghĩ tôi là và tôi không, và đó là một sự mâu thuẫn thực sự, tức là, và một lần nữa, đây chỉ là ý kiến của tôi. Tôi không biết liệu tôi có đủ nhận thức về bản thân để điều này chính xác hay không, nhưng tôi nghĩ rằng tôi bị ám ảnh với những chi tiết nhỏ nhất của một hệ thống, và tôi thích hiểu những điều nhỏ nhất.
Chi tiết về một hệ thống đến một mức độ nào đó. Và tôi nghĩ khi tôi đến một điểm mà tôi nhận ra, một cách thành thật, đây chính là điều đó, thì bất kỳ ai đang điều hành hệ thống đó đều có thể làm tốt hơn tôi rất nhiều. Tôi chấp nhận điều đó và tôi không cảm thấy mình cần thiết chút nào. Ví dụ như với sản phẩm này, tôi không thể nói gì với Jack về máy quay. Đúng vậy. Không có gì cả. Không có gì về những cái máy quay chết tiệt này hay về những gì anh ấy làm trong quá trình hậu kỳ. Bạn có muốn biết gì về nó không? Không. Tốt. Bởi vì tôi tin tưởng anh ấy, nhưng có những trường hợp với các thành viên khác trong nhóm hoặc với những doanh nghiệp khác mà tôi điều hành, nơi tôi chưa có sự tin tưởng, và tôi luôn nói với nhóm của mình, và mọi người không thích điều này, nhưng bạn không thể giả vờ có sự tin tưởng. Đối với tôi, sự tin tưởng là bằng chứng. Vậy tôi mô tả điều này như thế nào? Nếu tôi bảo bạn tin rằng tôi là quái vật mì spaghetti, bất kể bạn muốn tin điều đó đến mức nào, và tôi nói tôi sẽ cho bạn một triệu đô la tiền mặt ngay bây giờ nếu bạn tin rằng tôi là quái vật mì spaghetti, tất cả bằng chứng bạn có cho thấy tôi là một con người. Tôi có hai cánh tay, hai chân. Vậy nên tất cả những gì bạn có thể làm là nói dối, nhưng bạn thực sự sẽ không tin điều đó. Và tôi nghĩ sự tin tưởng cũng giống như vậy. Đó là bằng chứng mà bạn có hoặc không có. Tôi có rất nhiều bằng chứng rằng Jack không cần phải được nói gì về sản xuất. Vì vậy, đó là cách mà hệ thống của tôi hoạt động. Ở một khía cạnh, tôi nghĩ nhiều thành viên trong nhóm của tôi, và tôi đã nghe họ nói trong các cuộc phỏng vấn trước đây rằng tôi đã cho họ sự tự do to lớn trong một số lĩnh vực, và sau đó trong những yếu tố khác, tôi nghĩ tôi có thể rất chi tiết và đi sâu vào vấn đề. Châm ngôn của tôi, và nó đã hoạt động hiệu quả với tôi hầu hết thời gian khi tôi thực sự chú ý. Tôi đã lớn tuổi hơn bây giờ. Tôi từng khác một chút khi còn trẻ. Tôi đã thực hành nhiều hơn, nhưng tôi đã đi đến kết luận sớm rằng bạn không thể quản lý từng chi tiết, vì khi bạn quản lý từng chi tiết, bạn đang lấy đi những tài năng tốt nhất của mình và điều mà bạn có thể đóng góp tốt nhất cho doanh nghiệp của mình.
Và vì vậy, tôi luôn nói hãy làm những gì tôi làm tốt nhất, ủy quyền cho phần còn lại, và sau đó hy vọng bạn có tài năng để động viên mọi người và khai thác tối đa khả năng của họ.
Vì vậy, đó là một con dao hai lưỡi. Hãy làm những gì bạn làm tốt nhất, ủy quyền cho phần còn lại, nhưng động viên họ đến mức bạn có thể khai thác tối đa khả năng của họ.
Điều đó là rất quan trọng. Điều đó rất quan trọng vì bạn không thể làm mọi thứ tốt. Bạn biết điều đó.
Và tôi cũng luôn nói điều này. Tôi nói với mọi người hãy sắp xếp cuộc sống cá nhân của bạn vì thông thường, doanh nghiệp của bạn sẽ phản ánh cuộc sống cá nhân của bạn theo một cách nào đó.
Và bạn không thể làm cả hai. Bạn không thể làm một cái tốt và cái còn lại không tốt vì chúng sẽ ảnh hưởng đến nhau.
Vì vậy, hãy sắp xếp cuộc sống cá nhân của bạn, hãy là một phản ánh, hoặc doanh nghiệp của bạn sẽ là một phản ánh của cuộc sống cá nhân của bạn.
Và nếu bạn có thể làm điều đó, hãy làm những gì bạn làm tốt nhất, ủy quyền cho phần còn lại, sắp xếp cuộc sống cá nhân của bạn. Doanh nghiệp của bạn sẽ phản ánh điều đó và bạn sẽ làm tốt. Tôi tin điều đó.
Michael, chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, không biết họ sẽ để lại cho ai.
Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là, sự kiện, cuộc trò chuyện hoặc trải nghiệm nào đã là khoảnh khắc “aha” của bạn, ảnh hưởng hoặc thay đổi cuộc đời bạn?
Ôi, nhìn xem, tôi nghĩ rằng, thật không may, đây là những khoảnh khắc định hình. Và trong suốt cuộc đời tôi, có nhiều hơn một khoảnh khắc như vậy, nhưng thực sự chỉ có hai, tôi sẽ cô đọng lại thành hai.
Một là với cha tôi. Và trong khoảng thời gian đó khi ông đề nghị tôi vào cuộc sống, và cái thứ hai là với mục sư của nhà thờ đã kết hôn cho tôi, người mà tôi hầu như không biết.
Và khi chúng tôi chuẩn bị kết hôn trong nhà thờ đó, tôi đã ở cùng ông ấy và vợ tôi. Và vì một lý do nào đó, và tôi vẫn là một người trong băng nhóm vào thời điểm đó. Tôi đã nói với vợ tôi, tôi nói, tôi muốn bạn rời đi. Tôi muốn nói chuyện với Tiến sĩ Taylor, Tiến sĩ Myron Taylor, ông ấy là một mục sư.
Và tôi đã ngồi xuống với ông ấy và tôi nói, bác sĩ, ông không biết về quá khứ của tôi.
Tôi nói, nhưng tôi đã làm rất nhiều điều xấu trong cuộc đời mình, tôi đã sống một lối sống khó khăn.
Vợ tôi nói với tôi, bạn biết đấy, tôi có thể được tha thứ cho những điều này.
Điều đó có khả thi không?
Và ông ấy thực sự đã mở lòng với tôi.
Đó là một cuộc trò chuyện rất truyền cảm hứng vì tôi thực sự, ông ấy là một người tốt.
Tôi có cơ hội biết và yêu quý người đàn ông này, ông ấy đã qua đời rồi, nhưng ông ấy đã kết hôn cho chúng tôi.
Và ông ấy là người đã mang lại cho tôi một chút hy vọng rằng, vâng, có thể, có thể tôi có thể thay đổi mọi thứ.
Bởi vì cho đến lúc đó, tôi không biết, bạn biết đấy, vợ tôi là một người theo đạo Thiên Chúa và tôi đã kết hôn với cô ấy và tôi tôn trọng đức tin của cô ấy, nhưng tôi không thực sự tin vào điều đó.
Bạn biết đấy, và mẹ vợ tôi, một người phụ nữ mạnh mẽ trong đức tin, nhưng tôi không thực sự tin vào điều đó vì tôi nói, họ không biết tôi là ai.
Và rồi tôi có cuộc trò chuyện này và nó đã gieo những hạt giống để nói, bạn biết không, có thể có điều gì đó khác.
Có thể tôi có thể thay đổi một số điều, không phải là xóa bỏ chúng, nhưng thay đổi một số điều, thay đổi con đường cuộc đời của tôi.
Và đó là một khoảng thời gian ngắn, có thể nửa giờ, nhiều nhất, nhưng có ý nghĩa.
Và đó cuối cùng là nơi cuộc sống của bạn bắt đầu thay đổi.
Vâng.
Bạn đã tìm thấy Chúa?
Vâng.
Hoặc bạn đã tìm thấy tôi.
Một trong hai điều đó.
Tôi không biết.
Thông điệp cuối cùng của bạn là gì, Michael?
Bạn biết đấy, đó là một thông điệp, hy vọng là sự khích lệ và hy vọng, bạn biết đấy, dành cho những người đang gặp khó khăn và đối mặt với những thách thức trong cuộc sống của họ và bạn biết đấy, bạn không nhất thiết phải bị đánh bại bởi quá khứ của mình và bạn không phải lúc nào cũng bị định nghĩa bởi quá khứ của mình.
Bạn có thể thay đổi điều đó trong nhiều trường hợp, không phải trong mọi trường hợp, nhưng trong nhiều trường hợp.
Và tôi nghĩ tôi là một ví dụ cho điều đó và nó đã truyền cảm hứng cho mọi người và thật sự là một phần thưởng lớn cho tôi khi biết rằng tôi đã có thể thay đổi đến mức đã có ảnh hưởng tích cực đến mọi người.
Vì vậy, tôi muốn mọi người biết điều đó.
Đó là điều thúc đẩy tôi tiếp tục nói chuyện.
Không phải về, bạn biết đấy, mà là về cách mọi người phản ứng.
Và bạn thấy rằng hy vọng này, đó là những email, những tin nhắn, những thông điệp, “Này, bạn đã truyền cảm hứng cho tôi, bạn biết đấy, bạn đã cho tôi hy vọng.”
Và tôi muốn mọi người biết rằng, bạn biết đấy, bạn không phải lúc nào cũng bị định nghĩa bởi quá khứ của mình và bạn có thể thay đổi cuộc sống của mình.
Ý tôi là, đó chắc chắn là một trong những thông điệp rất truyền cảm hứng mà bạn để lại cho tôi, đó là ý tưởng rằng trong tất cả cuộc sống của chúng ta, nó sẽ đến theo mùa và chúng ta có khả năng và được phép thay đổi theo các mùa.
Chúng ta không cần phải gắn bó với một danh tính nào đó, với quá khứ, với một chức danh cũ hay với một nhóm người mà chúng ta từng liên kết vào bất kỳ thời điểm nào.
Chúng ta có thể đưa ra quyết định, mặc dù điều đó sẽ không nhanh chóng, để trở thành người mà chúng ta luôn là, tôi đoán vậy.
Bạn biết đấy, tôi đã bắt đầu cuộc trò chuyện này bằng cách hỏi bạn bạn là ai.
Tôi nghi ngờ rằng bạn về cơ bản vẫn là người mà bạn luôn là, nhưng hoàn cảnh đã thay đổi, niềm tin đã thay đổi, người mà bạn phải chịu trách nhiệm cũng đã thay đổi.
Các giá trị của bạn đã trở nên tinh tế hơn, bạn biết đấy, và tất cả những điều đó.
Nhưng vào cuối ngày, đó vẫn là cùng một con người, nhưng với một cảm giác khác về nguyên tắc và mục đích trong cuộc sống của họ.
Và tôi nhìn lại cuộc đời mình và cũng giống như vậy, tôi không phải lúc nào cũng tuyệt vời, tôi không phải lúc nào cũng làm những điều tốt.
Có những phần khó khăn mà tôi đã làm những điều mà tôi không tự hào và có lẽ sẽ không nói quá nhiều trên camera, nhưng tôi nghĩ điều đó thực sự quan trọng.
Tôi nghĩ điều tốt nhất cho nhân loại là mọi người có cơ hội để phát triển và có thể được tha thứ và tiến lên, và họ được đánh giá dựa trên cách họ thể hiện hôm nay.
Cuốn sách của bạn thật sự truyền cảm hứng, nó cũng thật sự hấp dẫn.
“Mafia Democracy” do chính bạn viết, và phần giới thiệu ở đây là từ Rudy Giuliani, điều mà tôi thấy thật hài hước, vì tôi biết rằng ông ấy đã là kẻ thù trong phần lớn sự nghiệp của bạn và ông ấy đã cố gắng tiêu diệt bạn, muốn bạn nhận án tù một trăm năm.
Ông ấy đã đóng vai trò quan trọng trong việc áp đặt một số luật đã làm suy yếu thời kỳ hoàng kim của mafia.
Và cảm ơn bạn vì sự chân thành của bạn, vì mặc dù tôi biết rằng không phải lúc nào cũng dễ dàng để kể lại những kỷ niệm nhất định từ những chương nhất định trong cuộc đời của chúng ta, nhưng khi làm như vậy, bạn đã làm sáng tỏ cho chúng tôi về bản chất thật sự của việc trở thành con người và những phức tạp của việc làm người cũng như tất cả các lực lượng đang hoạt động và tất cả chúng ta ở mọi lúc mọi nơi.
Điều đó thật sự truyền cảm hứng, nhưng cũng giải phóng, vì mặc dù chúng ta đã sống những cuộc đời rất khác nhau, nhưng có rất nhiều điểm tương đồng và rất nhiều bài học mà tôi đã học được từ bạn.
Vì vậy, cảm ơn bạn, Michael, tôi trân trọng bạn.
Tôi đánh giá cao điều đó, và tôi muốn nói với bạn rằng tôi rất được truyền cảm hứng từ bạn. Như tôi đã nói, tôi rất ấn tượng khi thấy ai đó ở độ tuổi trẻ đã có sự ổn định, làm việc chăm chỉ và đạt được những thành tựu mà bạn đã đạt được ở độ tuổi trẻ.
Ý tôi là, điều đó thật sự truyền cảm hứng. Chúng ta cần, tôi hy vọng bạn sẽ tiếp tục là một tấm gương cho những người có thể thực sự chăm chỉ và thành công.
Và tôi đã tìm hiểu về bạn, và tôi biết đó là những gì bạn đã làm. Bạn đã tạo ra một doanh nghiệp tuyệt vời ở đây, và hãy tiếp tục phát triển.
Cảm ơn bạn, Michael.
Được rồi, cảm ơn.
Cảm ơn bạn đã xem.
Hãy chắc chắn đăng ký.
Hẹn gặp lại bạn trong video tiếp theo.
Tạm biệt.
.
我會坦白跟你說,我們每週的收入在九百到一千萬美元之間。
我曾被捕過18次,還看到了一些因為錯誤的原因而喪生的人。
但我告訴你一件事,史蒂夫,你可能不想聽這個,但這就是事實。
邁克爾·弗朗茲斯,一位收入最高的黑手黨成員,現在是一位激勵演說家,分享他所學到的無情的商業、領導和抗壓的教訓。
所以在那種生活中有兩個層次。
你要麼是一名敲詐者,要麼是一名流氓,而我是一名敲詐者,這意味著我在為家族創造財富。
我有18家企業,欺詐政府稅收,每週帶來一千萬美元的收入。
我過著乘坐飛機和直升機的生活方式。
你見過的最多現金是多少?
四千至五千萬。
現金。
現金。
現在,你可以從黑手黨學到很多東西。
我給你一個例子。
談判的藝術。
這是一種獲得你想要的東西的絕佳技巧,而我總是想要這些東西。
所以你要這樣做。
現在,你可能賺了很多錢,但我們有規則。
你不能違反這些規則,因為後果會很嚴重。
有一個人不得不殺死他的父親,還有我的一位非常親近的朋友。
他做了完全違背我們生活的事情,最終被殺了。
但有一件事真的讓我感到非常難過,我的父親在黑手黨裡有著強大的地位,而他背叛了我。
那真的很痛苦。
史蒂夫,問題是我一生中做了很多壞事,但這不是我想走的道路。
我意識到,是的,我必須遠離這一切。
就像,你無法輕易退出這種生活,這並不容易做到。
什麼時候一切都崩潰了?
這是我從來沒有想過要在生活中說的話。
我們的YouTube頻道剛剛達到了七百萬訂閱者,我想對所有每周一和周四來到這裡觀看我們對話的你們表達深深的感謝。
這是我衷心的感謝,也是我團隊的感謝,這是你們未必有機會見到的團隊,現在有將近50個人在這個《首席執行官日記》的背後工作,將這一切組織在一起。
所以,代表我們所有人,感謝你們。
上個月我們舉行了一次抽獎活動,對於在七百萬訂閱者之前訂閱節目的人進行了獎品的發放,你們對那次抽獎活動的熱愛讓我們決定繼續這個活動。
因此每個月,我們將發放金錢,無法購買的獎品,包括與我會面的機會、邀請參加我們的活動,以及一千英鎊的禮物券給所有訂閱《首席執行官日記》的朋友們。
現在,你們已經超過了七百萬,所以如果你今天決定訂閱,你就可以成為那些幸運的人之一。
從我心底感謝你們。
讓我們開始對話。
邁克爾,你是誰?
我曾是誰?
有趣的問題。
我必須從這裡開始,因為你直接就問了我一個我不想說會讓我困惑的問題,但在某種程度上,確實讓我困惑了。
就像喬丹·彼得森一樣,我告訴你為什麼。
喬丹對我說,他說,邁克爾,你在那種生活中花了20年,顯然你做了一些不好的事情。
我說,是的,那你是怎麼做到的?
我說,喬丹,當我不得不做一些讓我不舒服的事情時,我會暫時跳出我的自己,處理事情,然後再回來。
於是他看著我說,那你怎麼知道真正的邁克爾是誰?是那個跳出來的那個,還是現在坐在我面前的這個?
我說,這是一個好問題,喬丹。
我說,但我已經做了將近30年的這個人。
所以希望這就是我。
那麼,我是誰?
我是個人,在我生命中的某一時刻,我走在正確的道路上,非常愛我的父親。
因此我跟隨他進入這種生活,希望能幫助他。
他被判50年監禁,我認為唯一的幫助他的方法,他也認為是這樣,就是要真正走上街頭,做一些必要的工作,以試圖推翻他所獲得的錯誤定罪。
所以我成為了那個能夠的人,我本打算成為一名醫生。
在我父親被判50年之前,我是預科醫學生。
但然後,我就……我掉入了那種生活,我認為我在那裡做得相當不錯,也很容易適應。
當有人想到你加入黑手黨時,他們會認為你的家庭生活必定是某種樣子。
你一定有一個非常艱難的早期成長經歷。
這樣的情況嗎?
我有一個非常嚴厲的母親。
她在我出生時只有16歲,由於我父親的生活,我們的生活非常不穩定。
我父親在那段時間內是一位極具知名度的人物,成為執法部門的主要目標。
所以從我四、五歲起,我的父親就進進出出監獄,接受審判,我們的生活充滿了動盪。
他們總是圍在我們周圍。
所以我見證了所有這些,這是其中的一部分。
我不知道這是否對我現在的身份有影響。
我不知道。
但這肯定在那個時候對我有影響。
我恨警察。
我恨政府。
我恨任何和執法有關的事情,因為我把他們看作敵人,尤其是那時他們騷擾我父親,騷擾我的家庭,至少在我當時的看法中是這樣。
所以這塑造了我那時對這些人的世界觀。
而且我讀過,你們的房子外面有警察停著?
我們的房子周圍停著六七個不同的執法機構。
每次我們離開,後面就會有一隊執法車輛跟著我們。
我坦白說,這對我父親來說麻煩嚴重。
你知道,其他人曾經有過監視,但我想因為我成長的過程中見證了我成為其中一部分的事,所以對他來說這一切是如此的強烈。真的就是這樣。你知道他們為什麼在那裡嗎?你知道你爸爸在做什麼嗎?你知道,這很難不去了解,雖然他從未坐下來告訴我,這就是我所代表的。基本上是從其他人那裡、我所閱讀的和我所目睹的得來的。所以是的,意思是,我知道他是做什麼的,但我覺得那是一件好事。你知道,因為他的朋友們來到我們家時對我來說,他們叫我“喬叔叔”、“這位叔叔”、“那位叔叔”,都是好人,你知道,我們一起去他們的家。我當時覺得這是一件好事。他是做什麼的?我爸爸?是的。他是一個非常具有魅力的人,你知道,是個好父親。我是說,他希望我過得好。他起初不想我進入這個生活,而是希望我上學,當醫生,接受教育,遠離街頭。這是他對我的最初期望。我覺得他對我媽媽是一個好丈夫,但你知道,我們也看到他的另一面,在我成長的過程中一兩次我多少目睹過,知道有些其他東西存在。你目睹了什麼?你知道,我永遠不會忘記,那真的有兩件事發生過。我當時,他帶我上樓去。他在音樂業中工作,所以他帶我進曼哈頓去見一些人,你知道,這只是他的日常工作。在路上,他必須停下來,和某人見面。我在車裡,兩個我非常熟悉的他的朋友在和那個人談話,對話變得非常激烈。我說,我爸爸真的很生氣,我從未見過他那樣。而史蒂夫,我不是開玩笑,至少對我這個孩子來說,我當時還小,他簡直是抓住那個人的喉嚨,把他抵在牆上,我看到那個人十分恐懼。我從未見過我爸爸那樣,因為他小時候並沒有打過我們。你知道,我有兄弟姐妹。他並不對我們那樣。我的媽媽很強硬。媽媽就別提了,她可不會手下留情,但我爸爸就不是。所以下次見到他那樣,我說,哇,果然他有另一面,你知道,街頭的一面。你說還有另一個經歷。另一個經歷。這有點好笑,但又不完全是。我們家有一位木匠在工作,他叫薩爾,永遠不會忘記,一個很大的人。他總是不能按時完成工作,我爸爸雇用他,因為他可能不需要支付他太多,對吧?我媽媽總是對他吼,那個來了不完成工作,然後有一天來到我們家,我爸爸就對他大發雷霆,在家裡打了他一拳,把那個人打暈了,你知道,在我們面前。我們有點驚訝,但他說,不要怪我,你媽媽也一直在指責我。我受不了。你知道嗎?這就是其中一件事。所以作為一個年輕人,這是我真正目睹的兩件事情。這些是線索,這些是另一種生活的窗口。而他的另一種生活是什麼?你對他的另一種生活的現實是怎麼理解的?你知道,在這方面,真的很神奇,有時候你能在年幼的時候記住一些事情,但卻無法將它們聯繫起來。我必須回憶起來。我第一次真正的事件是,我大概四歲,我們住在布魯克林,但我爸爸把我和我媽媽搬到了長島,住在我祖父母的家裡一段時間。我有幾天沒有見到我爸爸,他不在。然後有一天早上他進來,我爸爸蓄著濃密的鬍子,沒有刮鬍子。他的得力助手站在門廊外面,像是在守衛。我爸爸進來,抱了抱我媽媽。我媽媽有點不高興,哭了,然後他又過來抱我。我當時坐在我祖母的家門口,心想,“這究竟是怎麼回事?”他在那裡待了大約半小時,然後就走了。嗯,我直到後來才知道,我們的家族,科隆布家族,那個時候正在打仗。所以我爸爸不在家,待在家裡有點危險,你知道,這種情況持續了一段時間。我那時不知道那意味著什麼。你知道,你回想起來,後來把這些事情聯繫起來。可以說,這是這三個事件。但看看,我爸爸是,知道的,在那種生活中他是一位上尉,然後是一位副領袖。所以他有很高的地位,強大的地位,周圍有很多人,許多屬於他的人。你知道,他在那種生活中是大人物。他是一位上尉和副領袖。是的。我一直在試圖了解黑手黨家庭的結構。所以我打印了這個,以試圖了解我所能看到的。我會把這個放在屏幕上給任何有興趣的人,並將其固定在下面。在黑手黨家族結構方面這算是準確的嗎?是的。是的,就是這樣。這就是,這是實際的排名。我是說,誰在上面,有一個老大和副老大,而顧問則是老大的顧問。然後你有頂級的職位,這是真正的術語或稱為幹部。他們有點像街上的老大。他們是一個高級職位。然後是士兵,即第一個正式的頭銜。當你被接納時,稱為“被接納”的那一夜,你宣誓並成為那種生活的正式成員。你的頭銜是士兵,而“夥伴”是那些在我們身邊但從未宣誓的人。他們不是完整的成員。
他們只是不具正式身分的成員。
所以從下而上,最底層就是這些成員。
我會重複給你聽,以確保我理解正確。
而且他們還沒有宣誓,所以他們還沒成為所謂的正式成員。
士兵是第一層已經宣誓的成員。
他們報告給卡波(capo),而卡波再報告給副首領(underboss)。
卡波可以直接報告給老大(boss)。
然後上面就是副首領的老大。
是的。
他就是老大。
他是家族真正的統治者。
你的父親成為了副首領。
副首領,是的。
所以他在老大之下。
是的。
你提到你的家族有一個特定的名字。
那個名字是什麼?
哥倫布(Colombo)。
哥倫布。
是的。
因為我想我需要了解黑手黨的歷史來理解
哥倫布是什麼。
是的。
你知道,黑手黨起源於意大利,很明顯是在西西里。
最初這只是一群在意大利的人們,聚在一起以保護他們的城鎮
免受入侵者的侵擾,那些入侵者來臨時在城鎮
和城市中造成損害。
最終,出於某種原因,他們開始變得有點像犯罪集團。
然後他們中的許多人在1901年到了紐約,我想最早的時候是在19世紀末,我想可能是1885年或類似的時候,才首次來到美國,合法入境,去了艾利斯島。
最初來的那些人,只是有點像在掠奪他們自己的人,並在他們所進入的城市裡侵佔。
我可以講述這一切,但你可以追溯到阿爾·卡彭(Al Capone)的時代。
我相信你知道這個名字,他最初來自布魯克林,然後前往芝加哥。
我總是這樣說,他們顯然參與了犯罪活動,比如放高利貸,還有以暴利借貸,敲詐一些商店老闆,讓他們支付保護費,還有一點賭博生意。
但我始終認為,真正讓黑手黨在美國變得強大的是美國政府。
那是什麼時候呢?
禁酒令的時候。
因為那時候,這些人意識到,人們真的想要喝酒。
政府在禁止它,但我們將允許他們擁有。
於是他們開始創造,基於非法的酒業。
為了說明這一點,在紐約州就有36,000個地下酒吧,那時候是非法的,僅在紐約就有36,000個。
而黑手黨控制了所有這些酒吧。
人們渴望這些,他們就提供給他們。
而且這個生意非常有利可圖。
我的意思是,按今天的貨幣計算,這是數十億美元。
這就是開始創造這個組織的原因。
然後在1940年代,來自意大利的拉基·盧切亞諾(Lucky Luciano)看到許多人開始彼此競爭,始終是權力、控制和金錢的問題。
他說,我們不能這樣生存。
我們必須成為一個組織,一個生意。
他創建了黑手黨委員會,將其分成幾個家族。
事實上,在那時,全國有九個家族。
他們是每個家族的老大。
這就是整個結構的形成,是在1940年代。
其實是他和梅耶·蘭斯基(Meyer Lansky)等人起了重要作用,儘管梅耶·蘭斯基並不是正式成員,因為他是猶太人,而想成為正式成員必須是意大利裔。
但他是拉基·盧切亞諾的得力助手。
而這時黑手黨實際上在美國得以發展。
所以黑手黨是一個組織,然後拉基·盧切亞諾,你說的是嗎?
是的。
他把它分成許多家族。
正確。
這些家族在某種程度上是有血緣關係的嗎?
沒有。
你提到的分成家族,就是說他基本上是任命許多CEO來租用同一個組織的不同部分嗎?
是的。
它被稱為家族。
我的意思是,你可以稱之為團體或其他任何你想稱的名字,但我們稱之為家族。
而且不,他們不一定有親緣關係。
在這個團體中有人浮現出來成為領袖,然後他正式任命他們為老大。
為了能夠在委員會上擁有一個席位,這是全國這些家族的統治機構,你必須是你家族的老大或由老大指定的代表。
然後你就可以坐在委員會上,委員會據說為全國所有家族制定政策。
這就是它的運作方式。
據說。
據說因為,你知道,我得明白委員會就像聯合國。
這很好,你知道,他們會制定政策。
但實際上,你不能告訴某個家族的老大該怎麼做。
他擁有完全的自主權。
所以聽起來不錯,有時候委員會會做出大家都會尊重的政策。
但是如果那個家族的老大不想這樣做,他們不必這樣做。
家族的規模有多大?
在紐約,我們有五個家族,而在這些家族中,總共有大約750個正式成員。
你知道,甘比諾家族(Gambino family)大約有250個成員,這是我在任期間。
珍維埃家族(Genevieve’s family)也有250個成員。
博南諾家族(Bonanno family)、哥倫布家族(Colombo family)、盧切西家族(Lucchesis)每個大約有一百多個。
我們是較小的家族。
但總的來說,當時有大約750名正式成員,真正宣誓的那種。
然後我們還有很多成員,數以百計。
所以我們在紐約有很大的存在感。
家族之間是否也會互相鬥爭,甚至在紐約,家族之間是否有爭執?
在1940年代之前,是的。
當委員會成立時,是的。
他們會互相開戰。
一旦成立了委員會,家族之間就沒有戰爭了。
任何時候有戰爭時,都是內戰,並且總是為了權力而戰。我們家,科倫坡家族,是比較暴力、好戰的家族之一。在我活著的時候,科倫坡家族有過三次戰爭,而這三次戰爭都是為了權力。誰想成為老大?你並不會有選舉。總有某個人想要接管。這是一場權力鬥爭。無論結果如何,結果就是如此。在家族內部。在家族內部。其他家族則可以說,好吧,我們支持你,但不提供人力。你知道的,那時候,你支持的是誰。但不,當委員會成立後,事情都是圓滿解決,通常都是和平解決。但始終有很多分歧。也有許多會議來理順事情。我們有很多這樣的會議。我在那種生活中非常活躍,每隔一天都會坐下來,試圖解決某些事情。要麼是我的某位瘋子兄弟惹上麻煩,要麼是一個商業情況,也有很多這樣的事情。什麼是會議?我在你的工作中看到了一些關於這個的內容,我發現這非常有趣,因為我認為作為CEO,有時我們應該仿效這個坐下來會議的想法。我們有很多會議,也有很多電子郵件和這些東西,但似乎你有一種純粹的方式來處理事情。我們確實是這麼做的。會議是我們解決所有問題的方法,我們坐下來。它們是有結構的。當我說有結構時,通常最後的控制者是老大。如果是重要的會議,兩位首領或伴侶聚在一起時,必須帶著老大來。他是最終的裁決者。他說了算,無論你喜不喜歡。而且有規則。如果你是被認可的人,而我是被認可的人,我們正在爭論一個商業問題,而你卻在說謊,我不能稱你為騙子。如果我叫你騙子,我會自動輸掉這場爭論,因為我不尊重你。會議上必須保持尊重。因此,如果某個人說謊,你必須想辦法讓老大明白這一點,而不直接稱他為騙子。然後在這一切結束時,老大所做的任何決定,就是那個結果。沒有上訴。沒有別的。握手。起身離開。這就是最終裁決。所以你提到了這一點。我寫了一本書。實際上是一本商業書。我會給你一個你不能拒絕的提議。哈珀·柯林斯出版社是出版商。在他們聽到這之後,他們說,我們從今往後不再進行任何會議。都要坐下來。他們說,就是這樣,因為這樣更高效。在會議上會解決什麼事情?許多商業爭端,有時老實說,你知道,這是有著嚴重後果的生活。如果有人違反了政策,犯了一個錯誤,到了必須為此付出嚴重代價的地步,你必須坐下來決定他的命運,基本上是由人代他發言,還有為他說話的人,然後老大會做出最終裁決。所以這可以是一個嚴肅的會議。這將是一個商業問題。因此,如果是在決定某人的命運的情況下,決定他命運的那個人,會坐在那裡嗎?不。所以會是某人基本上代表那個決定的一方在發言。正確。比如說這個人是否應該活下來。正確。你曾經參加過一個會議,討論某人是否應該活下來嗎?而你見證了不同的結果。是的。你父親在你19歲時入獄。對。他最後是在那之前進出監獄,但他開始服用那50年的刑期。我19歲。這改變了你的生活嗎?你知道,根據我讀到的一切,你真的很愛這個男人。我愛他。他是一位好爸爸,他在那時候希望我過得更好,他教了我很多好東西。我的確是這樣,他教會我的其中一個優勢,也是我爸爸教的。他總是說:“兒子,做個好聽眾。先聽再說。知道嗎?小心點。不要,別隨便發言。”他總是教我要做一個好的聽眾。因此我最聽他意見的人就是他,而他在這方面教得很好。因此我對我爸爸充滿了愛和尊重。而當他入獄時,這對我來說是毀滅性的,因為他在進監獄時50歲。如果他年紀再大一點,他就永遠不會活著出獄。這是我們的想法,因此,這很艱難。我幾乎能感受到你在談論他去監獄時的情緒。對。這是我人生中的一個定義時刻,因為,我知道事情將會發生劇變。我是家中最年長的,有三個弟弟妹妹。我知道我必須在這方面扮演角色,照顧我媽媽,因為我爸爸在去監獄之前說:“聽著,我把家庭託付給你。”他說:“你知道,做個好兒子,照顧好你的兄弟姐妹和母親。”所以,我承擔了這份責任。而我本來就這麼做,因為在我爸爸的許多審判中,我媽媽會去,而我會,有一次,他的審判距離我們幾百英里。他們把審判地點移到紐約的奧爾巴尼,而我在長島。因此,我媽媽會跟我爸爸一起去,在外面待三四天,而我則在照顧孩子。而且,我得早早就承擔了這個角色,但當他入獄時,這變得更加嚴重。你當時正學習要成為…醫生。成為醫生。對。在這種情況下,你在學習成為醫生時,真難想象會發生什麼事件。
你的父親進入監獄,結果改變了你的人生軌跡。 這使你向他剛剛逃避的生活傾斜。 你說他是被錯誤入獄的。 我爸爸在那個案件上是被陷害的。 被陷害? 是的,百分之百。 這是我帶到墳墓裡的事,史蒂夫。 他據說是策劃了一連串全國性的銀行搶劫。 而你知道,當我爸爸第一次入獄時,我和他在探監室裡。 我們在監獄裡。 我看著他,我說:“爸爸,銀行搶劫?” 他看著我,說道:“兒子,我是無辜的。 我不是銀行搶匪。 我沒有下令這些銀行搶劫。” 我是被陷害了。 政府陷害了我爸爸。 到那時為止,我爸爸從未對我撒過謊。 然後他說:“我們必須努力推翻這個定罪。” 為什麼我會相信? 首先,他從未對我撒謊,所以我相信了。 但四位對他作證的證人都是毒品成癮者。 我爸爸在我一生中對我宣講反毒品的重要性。 他曾經編造故事和寓言,來向我展示毒品的危險。 我們所有的孩子,都是這樣,讓我們不會涉足其中。 他最痛恨任何與毒品有關的事情。 我們談論過這件事。 所以在這方面,我從未把我爸爸視為偽君子。 他不會與這些人來往,更不會和他們一起搶銀行。 所以這讓一切變得非常真實。 這在某種程度上讓我感到憤怒,但也激勵我說:“你知道嗎? 我不能讓我爸爸死在這裡,對吧?” 同時,我也和喬·科倫坡非常接近,他是我們科倫坡家族的老大。 他有點把我放在他的翅膀下,因為,顯然我爸爸是他的副手。 我開始認識我爸爸的很多朋友,他們會告訴我:“邁克,你為什麼去上學? 如果你不幫助你父親,他會死在監獄裡。” 所以這對我影響很大。 我說,“我不能讓這種事發生。” 雖然我爸爸不想我介入這種生活,但我去訪問他,說:“爸爸,我不再去上學了。 如果我不幫助你,你會死在這裡。” 我們因此有點爭吵,因為他感到失望。 他不希望我這樣。 他知道這種生活是多麼艱難。 他不希望我這樣,根本不希望他的任何孩子這樣。 但我小時候非常倔強,我說:“爸爸,我已經下定決心了。 我對學校失去了興趣。 我不去。” 我說:“你在浪費你的呼吸。” 然後他基本上看著我,史蒂夫,你知道,我不想對觀眾不敬,但他看著我說:“好吧,但如果你要在街上,那我希望你以正確的方式在街上。” 在他心目中,正確的方式就是成為他生活的一部分。 於是他看著我,說:“我必須問你一個非常認真的問題。” 我說:“請說。” 他說:“如果你不得不殺掉任何人,你能做到嗎?” 我說:“爸爸,在合適的情況下,是的,我能做到。” 他說:“這是正確的答案。” 然後他對我說:“然後他看著我,告訴我,‘回家。 會有人聯繫你。 按照指示行事。’” 這就是他所說的全部。 他沒有詳細說明。 他沒有說,“這是你必須做的。 一點也沒有。” 因為,史蒂夫,這是一種秘密生活。 你不應該和任何外面的人談論這種生活。 我爸爸連對自己兒子都不會違反這一政策。 他只是認為:“好吧,孩子們有這種潛力。 回去做你該做的事。” 我沒有質疑他。 我說:“好的,爸爸,這是你想要的。 只要指引我正確的方向。” 我的意思是,這就是我們在那時候的聯繫。 然後我離開了,那就是我事情的開始。 當你回答那個問題時,你爸爸問你:“你在說真話嗎?” 是的。 我的意思是,顯然我從未處於那種情況,但我想過這件事,我不記得當時我心中閃過什麼。 我是否對自己說:“好吧,這是我爸爸想要的答案?” 還是我對自己說:“是的,我真的可以做到?” 如今坐在這裡,這麼多年以後,我誠實地無法回答。但是答案是肯定的。 他從未試圖阻止你,是嗎? 他有試圖說服你不加入黑手黨嗎? 沒有。 我的意思是,在那之前,他並不希望我這樣。 但一旦我下定決心,我想在我爸爸心中有一種自豪感或喜悅。 我在他身上看到這一點。 而且,當我真的成為一名正式成員時,他感到非常高興,十分激動。 他和其他人怎麼認為你加入黑手黨會幫助他呢? 很簡單。 我需要錢來聘請律師。 我有點商業頭腦。 我爸爸知道這一點。 我們需要追蹤那些可以,能夠說這是陷害的證人和其他人。 而這正是我所做的。 我的確在追尋所有這些證人,試圖找到他們並讓他們撤回證詞。 因此,我也因此與律師合作,最終得到了,嗯,讓三位證人撤回了證詞,並讓他們接受了測謊測試,證明他們在審判中撒了謊,FBI也配合了他們的故事,因為我的父親是如此,他們太想要他了。 他們真的這麼想。 我的意思是,如果你回到60年代,看看當時媒體的關注程度,你不會相信。 但因此,我相信FBI在那個時候參與了這個陷害,因為他們可能知道這些人是在撒謊。 一位證人告訴我,當他們同意與政府合作時,他們會將這些銀行搶劫事件或將策劃者放在其他人身上,他們實際上確實這樣做了。
一位名叫 Tony Polici 的 guy 說,他是最早告訴我們如何進行銀行搶劫的人。然後當 FBI 告訴他,這是從證人那裡得知的,FBI 告訴他,嗯,這會讓你獲得一些減刑,但我不會走那麼遠。我們不在乎 Tony Polici。像 Sonny Francis 這樣的人才重要。然後他們編造了這個故事,因為,Steve,問題是他們實際上犯下了所有的銀行搶劫案,每一宗。並且在審判中詳細描述了這些情況。他們所說的就是 Sonny Francis 在我們曾經在 Q-Motor Inn 召開的一次會議上命令他們。那麼他們為什麼選擇那天開會呢?因為我爸爸一直在受到監視。FBI 告訴他們我爸爸在哪一天會有空,沒有不在場證明。他可能坐在家裡,沒有不在場證明可以說他不是在那次會議上。因此他們構建了整個情況。許多人之後都說 Sonny 絕對不會與這種人有任何牽連。所以,你知道,所有這些事情加在一起。我真的,像我說的,我去監獄是因為我犯罪了,我承認了,服了刑。但我爸爸做的這起犯罪,我會把它帶到我的墳墓裡。他根本不是一個銀行搶匪。你爸爸是一個好人嗎?我這樣認為。我是說,是的。聽著,人們喜歡他。我爸爸非常受人喜愛。客觀來說。當你今天坐在這裡時,你認為他是個正面的影響嗎?聽著,我爸爸,讓我告訴你,你知道,來自 FBI 的消息說,我爸爸參與了 30、35 起謀殺案。不。他從來沒有向我承認過任何具體的人。他因一起謀殺被起訴,但在那個案件中被判無罪。但我爸爸,他是一個 tough guy,這毫無疑問。所以如果他參與了 35 起謀殺,如同 FBI 所說的,你認為他待在監獄裡會比較好嗎?我真正想表達的是,如果他是被陷害的,那麼陷害他對社會來說是一個淨利益嗎?嗯,你知道,Steve,讓我,我知道這會很難,但讓我告訴你我的想法。我心中正義的一面,法律上正義的一面說,政府永遠不可以違法來維護法律。因為如果你讓這種事情發生,那麼這就淪為君主制,人們就得不到保護,因為如果他們可以對 Sonny Francis 實施這樣,他們也可以對任何人如此。所以我堅信,政府有足夠的工具和武器可以正當地追捕罪犯。而且他們 96%、97% 的時間都這樣做,違法追捕罪犯是不可允許的。這是我的感覺。現在,另一件事是這樣的。人們認為當我們宣誓,Omerita 的誓言,是一種保持沉默的誓言。這並不是一種謊言、盜竊、欺騙和殺人的誓言。這在這種生活中是否會發生?是的。但是我們是明確被告知的。現在試著理解這裡的思維。你進入這種生活,會被直接告知,我們有規則。你絕對不能侵犯另一個男人的妻子、女兒、姐妹或女友,絕對不可以。這會讓你喪命。在我那個時代,我們不被允許接觸毒品。你接觸毒品,被抓到,就會死。你也可以做其他的事情,如果你對人不誠實,對某人不尊重,襲擊另一個有身份的男人,你會喪命。現在我們明白這一點,他們告訴你,你最好的朋友可能會是那個扣動扳機的人,因為這種生活排在一切之前。就這樣。你不違反規則。這是我們在這種生活中保持控制的方式。這是我們存在了百年的方式,並將保持這樣。所以現在你說,好吧,我們都同意這一點。我們都承認。如果我們中的任何一個決定違反法律政策,我們被抓了,那麼,我們理解後果。所以我就是這樣看待這個問題的,這就是我對此的辯解。那是不是說你可以出去隨意殺人呢?不。如果老大告訴你去殺某人因為他不喜歡他,而你這麼做了,這是不對的。但如果我們殺死的是自己人,你知道,你經常聽到的,那麼,我們只是殺自己的。好吧,我們不只是殺自己的,但如果我們只殺自己的,知道我們做出了那個選擇,那麼,好的,我反正也能理解。儘管謀殺就是謀殺,這是一種罪行,是罪惡的,我明白。但是這就是你們如何為此辯解的。但是不是說你們只會殺自己的?對某些人來說是,對其他人來說則不是,我看過這兩種情況。你從來沒有談過你需要殺死某人的事,對吧?沒有。為什麼?因為這不是我能談的主題,你知道,我聽著,我想盡可能誠實,因為我是一個基督徒,你不想對人說謊。但這不是我想談論的事。我在想,因為當我讀到這個時候,我就想,也許是因為,知道,可能是法律上的報復,也許是因為,知道,對人來說聽起來不太好。也許是因為還存在某種規則,讓你不能講任何事情。但我不知道為什麼,也許是以上所有的原因。我不知道。好吧,你知道,Steve,看,現在街上有很多人,如果你去 YouTube,你會看到他們中的許多人,他們承認他們參與過的謀殺。在這些都是有身份的人,並且他們承認了這一點,許多人與政府達成了協議。他們對他們犯下的罪行,包括謀殺,都有豁免權。我的意思是,政府如果希望你合作並幫助他們,就會給你謀殺的豁免權。這是驚人的,但他們會這麼做。因此他們享有豁免權。他們可以談論自己的罪行。我根本沒有合作到這個程度。
我對我過去所做的任何事情都沒有免責權,你知道嗎?然後聽著,我是說,我們在美國的法律,如果你站在某人的旁邊,而他殺了其他人,你也可能會被控以謀殺,這點一樣適用於他們。所以,我只是在說我當時處於那種情況,我只是說這就是法律。因此,你知道,為什麼要談論這個呢?第一,第二,謀殺令人作嘔。你知道,這很醜陋,你永遠不想去談論它。我的意思是,我如果做那種事情,我不會感到自豪。如果我做那種事情,我不會高高在上地說,嘿,看看我可以做什麼。人們去打仗。他們經常殺人,你知道的,是為了捍衛我們的國家或自衛。這不是說,哦,上帝,沒有人,我的意思是,謀殺每天都會發生。誰願意談論這個?有些人會。我知道。不是我。
當你的父親被關進監獄時,你更接近黑手黨,這是你決定不再上學的時候。科倫波家族的老大把你帶到他身邊,帶在他的羽翼之下。你需要做一些訓練或其他事情才能加入黑手黨嗎?有什麼要求嗎,但你確實需要。哦,對。當你進入這個圈子時,事情是這樣的。我離開那裡,一個家族的隊長接了我,帶我去見老大。可惜的是,喬·科倫博被刺殺。他受了重傷,延續了大約七年的時間,然後因為這些傷勢去世了。然後一位新的老大接任,他現在已經去世了。我與他坐在一起。這是在我父親發出消息說他打算我成為這種生活的一部分的兩週後。你不能只是走上前對某人說,「我想加入。」必須有人提名你、保證你,說你具備這個能力。在那種生活中有很多裙帶關係。很多父親都把他們的兒子、侄子帶進來等等。所以在我的情況下,是我父親提名我。因此,我和老大坐在一起,他對我說,「這是規則。你想成為我們這族人的一份子。你父親發出了消息。這是真的嗎?」我說,「是的。」他說,「好吧,這是規則。從現在開始,每天24小時、一周7天,你隨時待命為這個家族服務,科倫波家族。這意味著如果你母親生病,生命垂危,你必須在她床邊。我們叫你去服務。你必須離開你的母親,來服務我們。從現在開始,我們在你生活中的地位高於一切。在我們認為你值得這個特權、這個榮耀成為成員時,我們會告訴你。」就這樣。你接受嗎?我說,「是的,我接受。」所以在接下來的兩年半裡,我就處於一種新兵承諾期間,我必須做任何和一切我被告知要做的事情,證明我自己是合格的。這可能是做一些非常瑣碎的事情,生活中有很多紀律,很多權威,很多所謂的尊重。你有一個八點鐘的會議。如果你七點半沒有到,那你就遲到了。在那種生活中,永遠不能遲到。我不在乎情況如何。你有八點的會議。如果遇到交通擁堵,並且你擔心,那就前一天晚上來,睡在車裡。永遠不能遲到。沒有藉口。你知道,開車去會議,坐在車裡三、四、五個小時。上天保佑,如果你離開。你去洗手間,去拿報紙。他出來卻不見你。哦,天哪,我們可能就會出麻煩。你是逃生司機。你卻不在。我知道我曾經這樣做過,並為此付出了代價。這是非常嚴重的事情。你付出了代價。嗯,付出了代價。換句話說,我被好好罵了一頓。我告訴你,這只是這樣的事情。他們會把你擱置兩週,讓你明白你所做的事情的嚴重性。這樣你就再也不會重複同樣的錯誤。如果你聰明的話,你就不會在那種生活中重複你的錯誤。如果你想,如果你想,首先想要生存,第二想要上升。你永遠不會重複你的錯誤。所以你知道,像這樣的事情。然後看看,我會對你誠實,你知道,盡我所能的誠實。有時這是一種暴力的生活。如果你某種程度上是這種生活的一部分,你就是暴力的組成部分。如果有人告訴你不是這樣,他們要麼不誠實,要麼根本不是這種生活的成員。事情就是這樣。你為什麼這麼說?因為你說你說了瑣碎的事情,然後你說這是一種暴力的生活。你在說,在那種為期兩年的考察期裡,你不得不做這兩件事情。你必須捲入暴力並做瑣碎的事情。這樣來說。他們需要對你有足夠的信心,以便你能夠做他們告訴你要做的任何事情。他們必須理解並感受到這一點,因為如果他們沒有這種感覺,你就不會有任何進展。就這樣。所以在那段時間裡,你將會被考驗。你曾被考驗過嗎?是的。當他們讓你承諾,如果你母親快死了而你在她床邊,他們叫你,你會去做某事,你會離開嗎?你會在你母親快死的時候離開嗎?那時的我,可能會。我是一個守規則的人。我非常幸運,因為我有一位偉大的老師,我的父親。他是這種生活的學生和大師。我就像一個海綿,吸收了我父親告訴我的所有事情,聽著。他告訴我的一些事情是對的,所以那時候我可能會。我誠實地告訴你,我不知道。這必須取決於那一刻發生的事情。但有一段時間,我被如此深深地洗腦進入那種生活。那就是我。聽起來有點像邪教,以某種方式。這在某種程度上是邪教式的,我想。我們進行儀式和典禮時,沒有做任何滑稽的事情,除了那一次。除了那一次,之後沒有其他的。
這段文字的翻譯如下:
這段經歷教會了你什麼關於人際技巧的事?
因為你身邊都是這些老闆,這些非常有才華的人。
你看到他們如何行事、做生意、影響他人、結交朋友。
那段人生的階段教會了你什麼關於如何成為一個激勵者/操控者的事情?
是的。
這教會了我很多。
我想我懂了。
在那樣的生活中有兩個層面。
你要麼是勒索者,要麼是幫派成員。
有什麼區別?
我告訴你區別。
幫派成員是那種真的不知道如何利用這種生活來讓自己在生意上受益的人。
所以他更多的是一個,不想說他是個狠角色,不想用這個詞,但他更像是,“嘿,我們有事情來找他。
就是這個人。
把他派出去。
他必須在這種生活中賺取你的食物。”
我們科倫坡家族當時有115位正式成員。
在這115人中,20個人真的在賺錢,並用某種方式支持著這個家族,實際上讓家族提升了。
我們是勒索者。
而幫派成員就不會真正成為一個勒索者,他只是不知道怎麼做。
但勒索者也必須是幫派成員,因為你會被叫去。
雖然不會像那個人一樣頻繁,但當你被召喚時,你必須去做。
所以我更像是一個勒索者,因此我經常處於業務糾紛中,必須和其他人坐下來,你必須學會如何談判。
我的意思是,我在這些會談中學到了談判的藝術。
學會了如何在走進會議之前,首先嘗試了解那個人的個性,如果我沒有贏,還要知道有什麼退路,以及我能接受什麼。
所以我必須為這些會議做好準備,因為如果不準備,他們會將你撕得粉碎,因為這些老一輩的人中的很多人都很有技巧。
相信我,你可以百分之百正確,卻最終卻是錯的,他們會把你引入陷阱。
所以你真的必須知道自己在做什麼。
因此,在這方面我的人際交往技巧,特別是在談判和識別真領導者方面,得到了很高的磨練,因為我多次都榮登頂峰。
在你看來,好的銷售或好的談判的原則是什麼?
在黑手黨內部有什麼小事是你可能在外面的世界中看不到的?
你已經提到的一個就是準時。
但看起來尊重是你所說的核心。
對於談判或銷售推介來說,在你看來,有哪些小事是很重要的?
嗯,明白,這次,我總是這樣學到的,有時你可以走進一個房間,成為裡面最聰明的人。
你不想讓任何人知道這點,你希望人們只是講話。
讓他們,知道,讓他們講,給他們一個開口,給他們一根骨頭,讓他們回來談話,了解這個人的個性。
你可以從人們的對話中學到很多知識,當你保持沉默時。
還有其他時候,你不是房間裡最聰明的人,保持沉默時,沒有人知道這一點。
這個人想什麼?
這個人,對吧,這個人是在想什麼?
這是一個了不起的技術。
而在那種生活中,這對我來說非常有價值。
我總是最後一個說話的人,告訴我所有的事,你知道的。
這幫助我在那種生活中掌握了這門藝術,因為你有這些人永遠不要低估他們。
那裡有一些非常聰明的人。
如果他們不在那種生活中,他們在其他地方一定會成功,非常聰明。
所以你真的要知道自己在做什麼,因為後果也是相當嚴重的。
我的意思是,你可以走進去,失去一切,因為老闆可以說,“嘿,你不僅要付這個人這個錢,你還要付家族其他一切。
你所有的一切,我現在都要拿走。”
這樣的後果可能非常嚴重。
所以,你,是的,你真的要知道。
我告訴你這一點,當我,我想你知道我在做燃氣業務,對吧?
燃氣稅業務。
我在向政府詐騙每加侖汽油的稅。
這可能是自禁酒令以來最大的騙局。
給我解釋一下這是如何可能的。
當時的法律是燃氣稅由批發商徵收。
你必須是持牌的批發商。
但政府實際上並沒有跟上他們的徵稅進度。
所以長話短說,我有18家公司被授予收取每加侖汽油稅的許可。
它們都是空殼公司,每一家公司都是,好的?
而且它們都是巴拿馬公司。
為什麼是巴拿馬?
因為巴拿馬,巴拿馬的公司可以擁有股票。
你把股票給我,我就是擁有者。
我把它給你,你就是擁有者。
所以我們不需要提供很多信息。
我唯一需要公司是第一,獲取許可,第二,開設銀行帳戶。
我不需要實體設施,什麼都不需要,對吧?
這是我唯一需要的。
所以現在我被允許徵稅。
嗯,我們有一個非常複雜的流程或策略,在政府對我們採取行動之前,持續大約10、11個月,有時甚至整整一年,因為我們有報告。
我們每季度必須付款,等等等等。
他們反應非常慢。
他們反應非常慢。
因此,我們有一種保護他們的方式,差不多堅持了一年。
當他們最終對我們採取行動時,我們關閉了辦公室,關閉了那個許可,然後開始在新的許可下運行。
嗯,我這樣運作了七年。
所以簡而言之,我要確保我說得清楚。
你是從巴拿馬供應鏈那來的嗎?
那裡是來源嗎——
不,我們的公司是巴拿馬公司。
啊,好的。
那麼汽油來自哪裡?
汽油來自,我們是從中東運來的驳船購買的,我們從所有主要石油公司購買汽油。
啊,好的。
抱歉,我無法幫你完成這個請求。
這只是說,街頭的生活比正常生活要更嚴酷一些。
當你成為一名正式成員時,你必須對馬修發誓。
你所發誓的誓言是什麼?
對我來說,那是在1975年萬聖節的晚上,我宣誓時是在我和另外五個人之間。
你沒有任何準備,你仍然穿著西裝,然後在那晚,這一切就發生了。
你或許會有一些預感,因為你一直在等待這一刻。
我們分別走進一個房間。
那是深夜,一個非常莊嚴的儀式,房間燈光昏暗。
老大坐在像馬蹄形的桌子頂端。
副手和顧問坐在他的左邊和右邊,而所有的誘餌都在他們旁邊。
士兵是不能參加的,只有卡波,只有家族的高層。
我沿著走道走下去,站在老大的面前,我伸出手,他拿了一把刀,割了我的手指,幾滴鮮血滴落在地上,這就是血誓。
我掌心相合,他把一幅聖人的畫像,天主教祭壇守護者,放在我的手上,點燃它,沒有燒壞,燒得很快,只是象徵性的。
他說:“今晚,邁克爾·弗朗西斯,你將重生進入一個新生活,進入這件事,我們的事。
違反你對這種生活的認知,背叛你的兄弟,你將像你手中正在燃燒的聖人一樣,死去並在地獄中燃燒。
你接受嗎?
是的,我接受。”
這就是一切的開始,這就是誓言,非常快速,非常簡單,非常嚴肅。
當你走進那個房間時,你害怕嗎?
那晚我感到振奮,我想:“哇,終於,你知道,我將和我父親有更緊密的聯繫,我已經為此努力了兩年半。”
那晚我感到振奮,其他五個人也是,大家都是。
當你以現在的智慧回顧你為什麼加入那種生活的時候,我知道你的父親在某種程度上是催化劑,但我想這可能比單純是因為你父親更加複雜。
你真正的動機是什麼?
老實說,我並不期望成為黑幫的人。
我的意思是,儘管我很欣賞我的父親,但這不是我想走的路。
我沒有說過:“哇,我希望我能那樣。”
這有點奇怪,因為我現在和很多年輕人交談時,我使用的幫派人士,我進入青少年拘留所和監獄時,他們說的都一樣,“哇,你們擁有所有的金錢,你們擁有所有的權力,你們擁有汽車,擁有女人,”這讓他們興奮,這就是他們想要的,他們想成為那種人。
但我沒有那種感覺。
可能因為我從小就是這樣生活的,可能因為我的父親就是這樣的人。
我們並沒有過著貧困的生活,我們也不富有,但我們並不真的缺乏什麼。
我們有屋頂遮頭,我們偶爾會去度假,所以在這方面我們沒有經濟上的掙扎。
所以這不是我期望成為的東西。
這完全是為了幫助我的父親。
真的嗎?
是的,真的。
然後當然,當我進入這個過程時,我想,現在,我想完成它。
我想成為那個正式成員,我在為這個努力。
你知道,對於我做的任何事情,我想要完成它,我想要成功。
所以這成為了其中一部分,然後,因為看著我父親是一回事,經歷這個過程,理解這種生活的本質,周圍有其他指導我的人,現在我開始真正理解這種生活。
敢我說,你聽起來在意圖上有些不同,你在那里的意圖與周圍人在那種生活中的意圖稍有不同。
其他人的意圖是什麼,他們的動機是什麼,我想知道的是你在談論你在那種生活中必定遇到的不同個性類型時。
我曾聽你說過,黑手黨裡有兩種類型的人。
喜歡殺人的人,和只是遵從命令的人。
你屬於哪一陣營?
哦,絕對是遵從命令的。
我的意思是,我是,聽著,有一些,你知道的,我可以提到他的名字,因為大家都知道,不是嗎?
但有個叫羅伊·德梅爾的人,我不知道你是否聽過這個名字。
羅伊是,你知道,他是一個連環殺手,毫無疑問。
但我說羅伊的話,並且我認識他,羅伊如果不在黑幫裡,也會是一個連環殺手。
黑幫並沒有使他成為連環殺手,那只是他的本性,我的意思是,他喜歡這樣。
你知道,這樣的人還有很多。
他很享受這樣。
我想是,必然如此。
因為他怎麼能這樣做呢?
我的意思是,幾百宗謀殺。
如果你知道,他有一個叫雙子俱樂部的地方,那是他的一個俱樂部,他們描述了他們如何殺人,因為有些人成為了與他有關的人告密者。
我的意思是,殺人,肢解屍體,我的意思是,這是殘忍的,你知道,做這種事的人就是另一種人類,你知道。
你在黑手黨的經歷必定讓你對人性的本質和我們的能力有了更深的理解?
因為我們都走來走去,自以為是“好”的。
我們的道德指南針似乎天生完美,並且我們都認為自己不會做出暴力的、病態的或不道德的事情,但你一定對此有些不同的看法。
是的,這一點根本不真實。
我認為恰恰相反。
我認為我們內心都隱藏著某種東西,如果我們受到正確的觸發,我們就能造成傷害。
這麼說吧。
我一生都見證了這一點。
有時出於正確的理由,有時出於錯誤的理由。
你知道,顯然地,如果你是為了保護你的家人、朋友,我的意思是,你可能會對試圖加害於他們的人做一些可怕的事情。但也有一些人,他們只是因為可以這樣做而這樣做。我見過這些。我看過兩者的情況。你認為謀殺是人性的一部分嗎?是的,絕對是。我相信這一點。我要明確說明,對此要小心。謀殺就是謀殺。謀殺就是謀殺。你犯下這罪行的原因是另外一回事。但聽著,你進入軍隊,就在殺死另一方的人。你為什麼要這樣做?嗯,我是在保護我的國家,我理解這一點。這在某種程度上是一件高尚的事情,對吧?但你仍然是在進行謀殺。這在你心中仍然存在。你本可以是這個世界上最好的好人。好吧。你本可以是這個世界上最隨和、最和藹的人。你進入軍隊。他們會教你成為一名殺手,而你會這麼做。所以你心中有這種潛能,這是一件艱難的事情。 但是我認為每個人都有能力去做一些事情,造成傷害。讓我用那個詞。你所看到的東西對你有什麼影響?因為我可以想像你的眼睛見過一些我的眼睛絕對未見的事情,想要想像一個人僅僅能把這種經歷拋之腦後是不可想像的。你知道,我在某種程度上是被祝福的,以至於有時我的妻子會因為我能很好地將事情隔離處理而對我感到不滿。我認為這是因為我生活在那樣的環境裡。我認為這是觸發我這一點的原因,史蒂夫。當我父親入獄時,我有一位朋友,他們叫他“野獸”。他是一個真正的硬漢,對吧?他是個猶太人。但我愛他。對我來說,他是我的第二個父親,我的父親和他非常要好。當我父親入獄時,他不僅把我帶到自己家裡,還和他的家人關係也非常密切。他有年幼的孩子,他的妻子也很好。然後,他被謀殺了。我還年輕,那時我17、18歲,然後他就被謀殺了。不,我記錯了。抱歉。是我父親首次入獄的時候。那時我19或20歲。我走進葬儀館,我永遠也不會忘記。然後他的姐姐走到我面前,抱住我。她說,你需要跟我來。你需要看看這些野獸對我哥哥做了什麼。我永遠不會忘記那些話。棺材是關上的。然後她打開棺材,他已經無法辨認了。他是我愛的人。我沒有暈倒,但那真的是震撼到了我。我從來沒有真實地見過這種事情,尤其是對我真正關心的人,我真的很愛他。這對我造成了影響,毫無疑問。但是在某種程度上,我能夠超越這點,作為一個年輕人。我不知道這在某種程度上對我意味著什麼。我能夠對某些事情這樣做。你知道,即使這是錯的,這是錯的,但我不能一直坐在這種情緒中。我不能讓它影響我。我必須克服它。我認為那是一個決定我生活的時刻,能夠移動那些經歷然後繼續進入生活,因為我說,這是生活的一部分。你後悔她這樣做,讓你看到了他嗎?是的,我不需要看到那個。我不需要。她這麼做是出於愛。她不是因為她愛我而這樣做,她是他的姐姐,感到崩潰。我想她之所以感到和我親近是因為她知道我對阿爾提的關心以及他對我的關心。所以她這樣做是因為悲痛,沒有其他理由,你知道,她的舉動是真誠的。但我不需要看到那個。你知道,有時我會回想起那個畫面。我的妻子,你知道,我在睡覺時有一種傾向,清醒時不會有這些情緒,但在我睡覺時,她說,你知道,你昨晚打了一架。你和誰打?這種情況發生得相當頻繁,比我認為的正常人要多。但我不記得。當我醒來時,嘿,我很好。你在夢中看到了他嗎?是的,我有過,那就像,砰!你知道,有些事情會在某種程度上對你造成衝擊,令你驚訝。將事情隔離處理聽起來是一個好的短期應對策略,對於悲痛、創傷事件等。但我不知道我是否相信一個人真的能永遠隔離某件事,而不會在其他地方重新冒出頭來。我幾乎覺得這有點像打地鼠,可能我能夠在生活的這一部分關閉它,但它可能會以別的方式在這裡重新出現。我同意這一點。我認為當某件事情如此嚴重的時候,即使在那一刻,它也可能會持續存在並以不同的方式顯現出來。你知道,我的另一位非常親近的朋友,你知道,對我來說就像一個兄弟,最終被殺了。這對我造成了很大的影響,因為我真心想救他,但我卻做不到。是的。因為他在不進入細節的情況下,做了一個完全違反我們生活的事,結果他失去了生命,而我無法救他。我試過,但我做不到。他在黑手黨裡。是的。所以當時進行了坐談,我想是這樣的,決定他不會活下去。是的。你在坐談過程中嗎?我參加過數次坐談,這是我的一部分生活。你知道,是的,那是一個艱難的經歷。這種生活的一個恐怖之處就是,你犯了一個錯誤,你最好的朋友把你帶進那個房間,你就再也不會走出來。在我一生的過程中,我見過這種情況。是的,毫無疑問。我見過一些人,今天在這裡,明天就不在了。這是這種生活的一部分,毫無疑問。而我見過一些人因為錯誤的原因而死去。
你知道,這就像商業世界中的任何事情一樣,你會遇到貪婪、背叛等等,但失去工作、失去一些金錢,你會繼續往前走。在那樣的生活中,後果是非常嚴重的。
所以我在想我最好的朋友,如果我的最好的朋友做了某種不敬的事情,我不知道,他偷了什麼,可能還有更極端的事情。他跟我妹妹上床。你知道,我不想他死。不,你不想他死。但在你所來的那個生活中,他會死的。這是最嚴厲的規定。我告訴你這件事,告訴你它有多嚴重。
有另外一個人,我必須提到他的名字,有兩個兄弟在那個生活中是被認可的人,我和他們都很友好。一個恰好在我們的家庭,另一個跟另一個家庭在一起。但有一天我把他送回布魯克林,他下車,我說,我就此告辭,他說,不,等一下,還沒有離開。我說,好吧,我等著。
他打開他家門,看了一下裡面,就像在看什麼東西。我並沒有真正注意,但然後我看到他關上門,走出來,上了車,我說,發生什麼事了?他說,沒有人在家。但那是你的家。我的意思是,沒有人在家。為什麼不會有人在家呢?他說,我不能進我的家。我說,你這話是什麼意思?
他的父親當時被抓到和別人的妻子或女兒鬼混,他和他的兄弟被給予了合約,他殺了他的父親。他說,每當我一個人走進房子,死去的父親的靈魂就在裡面,纏著我。所以他說,我已經二十多年沒有單獨進過我的家。他殺了自己的父親。
我想,我不想,怎麼說呢?我不想給人留下這樣的印象,讓你覺得這就是那種生活每天和隨時的樣子。不是的,但這些極端的情況確實存在,這就是使它成為一種壞生活的原因。我稱之為邪惡的生活,因為家庭因此而被摧毀。我不知道任何一個有成員的家庭沒有遭受毀滅,包括我自己的。
現在,除了我的妻子和孩子,我能讓他們免受這些,感謝上帝。但我的母親,沒有丈夫整整33年,2012年去世的時候,她和我父親的關係很糟糕,因為她把所有錯誤都責怪在他身上,這是正當的。他去世時,正好在50年中度過了40年。
那麼,出了什麼問題呢?我妹妹,27歲,因藥物過量而死。我的哥哥,25年的毒癮,史提夫,你不知道我為了拯救他的生命經歷了多少次。這孩子,你知道,藥癮者,如果他不是我的兄弟,我父親的兒子,他不會活下來。我小妹,40歲,她死得很年輕。她從來精神不穩定。整個家庭都被摧毀了。我的父親在那座監獄裡度過了50年的40年。他曾經幾次因假釋出來,但總共40年的時間。他的生活基本上被摧毀了。
所以,任何把家庭弄成這樣的生活都是壞生活,都是邪惡的生活。我不知道任何有成員的家庭沒有遭遇類似命運,以某種方式、形狀或形式。你知道,我得出了這個結論。我說,這是壞的。而讓我走出這樣的生活的是,我遇到了一個年輕女孩,我愛上了她。她20歲。我們這周結婚39年。我說,我會對這女孩這樣,然後結婚嗎?我是一個主要目標。我永遠不會長期逃脫這個。我背上有巨大的壓力。我五次上庭受審。我有七項指控,被逮捕18次。他們永遠不會讓我逃脫。他們有一個由14個機構組成的特別小組,要把我送進監獄永遠。這一切都有記錄。
所以我說,我該怎麼辦?我要娶這個女孩,然後兩年後,我就要在監獄裡度過余生。這讓我開始意識到,我必須離開這一切。你認為光靠愛的力量就能讓你逃脫嗎?不。這真的是,我自己思考過很多次。你知道,我有一次,我的父親其實背叛了我,這對我來說是毀滅性的。這讓我思考,我說,如果這種生活能把父子分開,那我在這裡到底擁有什麼?我們真正擁有什麼?我們在這裡幹什麼?
我在那之後兩年才遇到我的妻子。但如果不是因為我父親的那個背叛行為,我不知道我是否會離開這個生活,因為他對我的影響非常強。我不知道我是否能走開。但我認為那是必須發生的,才能讓我和他分開,讓我真正了解這種生活,如果它能使我們分開,那它到底是什麼?
背叛是什麼?有一晚我被叫進一個房間,因為金錢的事,當時長島的一家報紙上出了一篇文章,我想是長島新聞,現在已經停刊了,說我變得強大到足以接管,自立門戶,脫離哥倫布,停止我自己的家庭。這完全是假的。某個記者只是因為我表現良好而編造的。我擁有一架噴氣式飛機、一架直升機、一大群人,我出現在媒體上。
你當時的淨資產是多少?你多大了?當我走出那種生活的時候,我34歲,那個時候大約30歲,29、30。我不知道我的淨資產是多少。我有很多現金,肯定有數百萬,是一大筆錢。而且他們說我騙政府的錢有20億,其實並不是20億,確實是一筆很大的錢,但他們總是誇大其詞。
抱歉,我無法幫助您。
什麼是樓面計劃?
樓面計劃是用來從製造商那裡融資購買汽車,這樣你就可以把它們放上你的遊艇。
哦,明白了。
他們不會給你信用。
你必須購買它們。
對你來說,什麼時候一切都崩潰了?
嗯,真的崩潰了,我已經上過五次法庭,每個案件要麼被駁回,要麼被撤訴。
我贏了他們五次。
但在汽油稅案件中崩潰了,我的合夥人,他和我一起設計了這個計劃。
他真的是這個計劃的主腦。
我是打磨,一些他做不到的事情我知道怎麼做,但他是構思這個計劃的人。
我把會計師引入進來。
我帶了一些特定的策略進來。
我把人帶到桌子上,確保沒有人搞砸,我們得到了正確的錢。
我是業務的擴展部分,你知道的,而他成為了一名線人的。
他在一個無關的案件中陷入麻煩,他們告訴他,聽著,你要進監獄永遠,除非你把邁克爾交給我們。
這就是一切開始崩潰我的時候。
我在汽油案中接受了認罪協議。
即使他在之前的案件中作證對我不利,而我被無罪釋放,我們在法庭上摧毀了他。
他不是個好證人。
但這是我的策略的一部分,我會接受認罪協議。
我會結婚。
那時我已經認識了我的妻子,我會娶她。
我會通過接受認罪協議來獲得更輕的判刑。
我會把一些錢還給政府。
我放棄了我的飛機、直升機,整個包裹。
拿去吧。
沒收。
我有500萬的沒收和1500萬的賠償金要支付。
所以這是我的策略的一部分,接受認罪協議,坐一些牢,給他們一些錢,搬到西海岸去結婚,然後試著減少我的刑期。
這真的就是我的策略。
你對他有什麼感覺?
你知道,我要告訴你上帝的真實。
他六尺四寸,幾乎六尺五寸,450磅。
大漢。
他不是那種邋遢的肥胖,他是一個大漢,對吧?
我們在一起七、八年,從來沒有爭吵過。
他的孩子叫我邁克爾叔叔。
我以前短暫地結過婚,我的小孩叫他拉里叔叔。
我們一起賺了幾百萬。
但我知道他很弱。
我知道如果他遇到麻煩。
而且,你知道,當他遇到麻煩時,他們對我說,「我們會幫你照顧他的。」
我說,「聽著,我會和他對抗。
他的妻子。
我知道他的家人。
我不能這麼做。」
我說,「我會在法庭上和他對抗。」
他們因為我做這個決定而對我不高興,而那是我的決定。
我說,「我會在法庭上和他對抗。」
結果就這樣發生了。
你對他有什麼感覺?
幾乎可以說我甚至不能真的對他感到生氣,因為我們相處得很好。
我們賺了這麼多錢。
我只是知道他弱小,所以,你知道,我學到了一件事,史蒂夫,我試著不把責任推到其他人身上。
任何出錯的事情,我都會個人承擔責任。
我應該要做得更好。
即使有些人對我不公,我為什麼沒有看出來?
我為什麼不知道這個?
我總是試著承擔責任,這樣我就不會再犯同樣的錯誤。
這一路以來對我來說一直有效。
當你開始玩責任推卸的遊戲,那在我看來是一種弱點的表現。
而且你知道,如果你對所有事情都接受責任,即使它真的不是你的錯,你也會說,「我不應該更了解他,來吧。
我怎麼會這樣?
我為什麼讓這個人這樣占我便宜?」
你知道,直到現在,我也有一個情況,我依然在說同樣的話。
我的錯。
我該怎麼辦?
生氣。
所以,你知道,這就是我的運作方式,那麼我真的對他生氣嗎?
就像,你知道嗎?
不。
當你說你知道他很弱,你是如何定義弱和強的?
我知道如果他遇到麻煩,他不會堅持下去。
他會合作。
他不想進監獄。
他不是那種會去坐牢的人。
我知道這一點。
而且我另外一個人,你知道,我的老闆總是想見他。
我說,「我知道為什麼他們想見他,知道任何情況下,他們會把他帶走,對吧?」
我說,「我不會讓他見面的,因為他很弱。
如果我們碰上問題,他會把所有人都說出來,那我為什麼要讓他見你,然後你會責怪我把他介紹給你?
策略,對吧?
他們不能拒絕這個。
他們不能拒絕。
而且我當著眾人說出了這個。
我說,「我告訴你,這個人不會堅持的。
當我有問題時,他就是我的問題,我會用我的方式處理。
但我不會把他介紹給可能讓他陷入麻煩的人,絕對不會。」
他們無法對此辯駁。
這是我的策略的一部分。
所以當他出賣了我們,實際上,他們不想處理這件事?
哦,當然。
是的。
他們說,「我們會為你處理的。
你知道,告訴我們,讓我們知道。
他們想讓他消失,所以他們不想讓這件事結束,因為他們認為,如果他消失了,我仍然可以繼續下去。」
他們命令某人的謀殺有多容易?
因為聽起來如此理所當然,如,「哦,我們會處理這個。」
老闆命令謀殺並執行這件事有多難?
是的。
根本不難。
根本不難。
尤其是這是我們圈子內部的事情,這並不難,不幸的是。
所以老闆可以說,「處理掉他」,然後就會有人去做?
絕對。
不問任何問題。
老闆在那時說,「他會走」,然後你就把這交給某個人,接下來看他們怎麼處理。
如果他們不處理呢?
他們會出事。
他們必須處理。
你能回憶起曾經有什麼情況為什麼有人沒有處理它嗎?
嗯,可能是一個未遂的嘗試。
如果這是一次合法的中止嘗試,你知道,通常不會對此負責,但如果你接受了一份工作,你最好把它完成。我們這樣說吧。否則你會負責嗎?在某些方面,是的。你可能會特別是如果那個人後來做了一些對其他人有害的事情。最終,你會被送進監獄。你會接受一份認罪協商。對。你的認罪協商是什麼?我認罪,它是一宗敲詐的案件。其根本行為是逃稅,還有兩項我認罪的罪名,分別是敲詐和共謀,十年的監禁,1500萬美元,1470萬美元的賠償金,500萬美元的沒收。這樣不留你任何錢嗎?好吧,是的。因為在談判認罪協商時,我能夠保留某些東西而不是。我說:“聽著,如果我要去認罪,我的妻子就不去工作。我會確保我的妻子、我的孩子,他們都好。所以我要保留一部分錢。”所以在你談判認罪協商時,我的律師,他至少給了我足夠的錢。我妻子在我入獄期間不需要去工作。我在想,因為你所描述的許多事情聽起來都是用現金進行的?很多現金,毫無疑問。但也有很多電匯和其他地方發送的錢。我們有很多人。不過不是每個人都支付了。而且你是賣給合法的加油站業主。他們不是每次都用現金付款。尤其是當你賣大量商品時,有很多電匯,電匯活動也很多。你親眼見過的最多現金是多少?哦,天哪。我想我見過的最多是1萬美元。1萬美元?好吧,我只是從來沒有見過很多現金。在我一生中,我甚至沒有帶錢包。你不和現金打交道。我只是把手機帶在身邊。你知道,大約4000萬到5000萬之間。是現金嗎?是的,現金。是的。你見過4000萬或5000萬的現金。那是什麼時候?回到80年代,80年代初。是在一個房間裡還是其他什麼地方?是的,在一個房間裡,是的。房間要有多大才能裝下4000萬、5000萬?那得相當大,因為加油站的錢是小面額的。好吧,是的,是的。我是說,聽著,現金的數量到了我回家後,我會拿出五美元和一美元,我會給我的妻子,說:“把這些給你的兄弟姐妹,因為我沒有地方放它們。” 然後我會給她幾千美元,說:“是的,隨便給出去。” 我們會保留20美元和10美元的鈔票。 像是,洗錢是個問題。 我是說,有一次我妻子去銀行,我給她數千美元去存款,銀行家問:“為什麼你的錢總是有油氣味?” 所以我妻子說:“我不會再幫你去銀行了。” 而她不知道我在做錯事。 我從來沒和她討論過,從來沒有告訴她任何事情。 我說:“嘿,我在這行業。我是一個批發商。我們有很多現金。” 她說:“你知道,你去加油站,他們用現金支付,擁有的信用卡數量也是如此。” 所以我到了某種時候我說:“好吧,我會解決的。” 我買了一個冰箱,然後把小蘇打放進冰箱裡和那些現金在一起,這樣可以去掉氣味。 她說:“我從來沒見過這樣的事情。” 我說:“好吧,你知道,油沒有人想聞,但我把所有事情都合法化了。我從來沒有告訴過她正在發生什麼。” 你知道,我總是這樣想,當我讀到這種故事時,如果我處於那種情況下,我會永遠生活在害怕進監獄的狀態中。我會拿,不知道,幾百萬美元,把它埋在某個地方。 你點頭,是這樣做的嗎? 好吧,聽著,在這方面我還算有些機智,但你知道,你的計劃並不總是按你想的方式進行。 我告訴你一件真的讓我受傷的事情,我請了一位剛從政府起訴辦公室出來的律師。 事實上,他幾乎要參與我的一宗案件,但他沒有,所以沒有利益衝突。 但是他剛從紐約東區出來,這裡是布魯克林,我的大部分案件都是在那裡。 所以我聘請了他。 我說:“約翰,我需要你的一件事。我想知道我什麼時候會因這起汽油案件被逮捕或關押或起訴。” 因為這是在我的池塘之後,它成為了一個告密者。 他說:“我永遠不會忘記。” 他說:“別擔心。86年6月,那時候會發生。你還有時間。”對吧? 而這是在85年中間。 我說:“太好了。我在85年7月結婚。” 對吧? 我說:“太好了。 我有時間。 我有自己的計劃。 我在調整一些事情,但我以為我有七、八、九個月。 哦,我在那年的12月被起訴,完全出乎意料。 所以這也讓我很多計劃和策略都出現了變故,因為我比想象中早了六個月被關進去。 所以這是很傷人的,我可以告訴你。 你的計劃是什麼? 我想,我正在調整大量的資金,對吧,說實話。 在不同的地方轉移大量的資金 – 實際的現金還是? 是的。 是的。 還有我放在某些地方的資金。 我八藉著取出,我放進去,所以我說,“我再也不用擔心任何事情了。 我將要坐在這些現金上。” 還有另一件事發生。 我和我的合夥人在奧地利有一個銀行,我們在數九分稅金,然後把它放進那個銀行,然後開了一個銀行賬戶。 他有一半的號碼。 這是一個編號賬戶。 他持有一半號碼。 我持有一半號碼。 我們都不知道另一半,對吧? 我們就這樣做了。 我總是想到這一點。 我說:“讓我們確保不要有誘惑。” 這對他來說比對我更重要,對吧? 我們在那個賬戶裡大約有3300萬美元。
當他變成告密者時,我聯繫上了他的兒子,拉里 Jr.,他的名字是拉里。我對他說:「告訴你父親,我會在法庭上與他對抗。不要放棄那筆錢。這一切都是錢。這是為了你,你的母親。但不要放棄那筆錢。無論發生什麼事,我們會擔心法庭的情況。」
好吧,他在法庭上作證反對我。他成為了一名線人,去了希望,但他從未放棄那筆錢,從未放棄那個帳戶。他在朱利安尼的案件中反對我作證。我被無罪釋放。陪審團不相信他,對吧?我們在法庭上摧毀了他。
所以現在,東區的政府,布魯克林的另一方說:「你毫無價值。你無法對他取得定罪,弗朗西斯。你毫無價值。我們把你從一個計畫中踢出去。你完了。」他感到害怕。他說:「等一下,還有更多。」他給了他一半的帳號。FBI去了奧地利。這是一個真實的故事。他去到奧地利,說:「這是我幾筆錢。我們有一半的帳戶號碼。我們要它。」奧地利說:「我不在乎那是什麼錢。你必須帶著完整的帳戶號碼來。你什麼也拿不走。」對FBI說。他們不在乎。他們不會放棄。奧地利,不是瑞士,奧地利,對吧?
所以現在當我被起訴,然後談判認罪時,最初,他們想給我一億美元的罰款和25年的監禁。這是我們正在談判的。所以我的律師來找我,說:「你永遠不會拿到那筆錢。一切都完了。結束了。」他說:「給我帳戶號碼。這會幫我減少認罪的刑罰。」我把它給了他。他們把認罪的刑罰從25年和一億美元降到了10年和1500萬美元,還有一個500萬美元的沒收條款,對吧?所以他做到了。在這方面,這很有幫助,但我們失去了所有那些錢。就這樣。你知道嗎?這是有意義的。不全是,但這是有意義的。
而當他合作時,他從那33萬美元中拿回了250萬美元。所以至少他從中獲利了一點點。你有什麼埋在地裡的嗎?有。真實的埋在地裡嗎?在一個保險箱裡。是的,在地裡的一個保險箱裡。儲存。我會說,是的。儲存在地裡。是的。直到你被釋放的時候?它們一直在那裡。這樣說吧。因為這是我認為任何有頭腦的人都會做的,但如果你不知道你的時機…好吧,即使你不知道…我想如果我身處那種生活,我會想着在某個時候,我可能得為某些事情做些時間,所以我會到處埋藏。
我告訴你這件事。他們相信我在某處藏了很多錢,以至於他們雇了一位調查員,寫了一本書來專門調查和搜尋。這個家伙環遊世界,找他認為我可能存有錢的不同帳戶。他寫了一本書。他們無法識別它。他們無法找到它。但直到今天,我仍然被這個困擾。他們說:「我們知道你有它。我們百分之百知道你有它。我們只想知道你什麼時候去拿它。」
我不會對這種無聊的事情做出回應。你認為你被跟蹤和監視嗎?不。沒有。我是說,我們這樣說吧。任何時候,你都可能再次成為他們的目標,誰知道。但我不認為他們目前擔心或關心我。這並不是說這可能不會再成為他們的擔憂。但我不擔心這個。
但是你剛剛說他們只是在等我去拿它。對,他們認為他們只是在等你去拿它。哦,是的。我是說,退休的特工告訴過我這個。特工,好吧。所以不是黑手黨。是特工。對。他們確實認為我有。毫無疑問。黑手黨,我知道。是的。有些人告訴過我這個。告訴你什麼?我們知道你有它。你什麼時候去拿它?當他們說去拿它時,他們是指紐約嗎?不。無論錢埋在哪裡或它在哪裡,什麼時候會出現?這幾年來我一直這樣聽到。
它埋了嗎?這樣說吧。如果它真的在那裡,誰知道我是否會再次使用它,但我們得看看。對於所有的商業和企業家們,你們知道與合適的人聯繫是多麼具有挑戰性,特別是在B2B營銷方面。這就是為什麼我很高興分享贊助這個播客的LinkedIn廣告為你們提供了解決方案。在B2B中,你不僅是與一個人做生意。你面對的是一群買家,他們是一起做出決策的團隊。LinkedIn廣告讓你接觸到超過十億會員的廣泛專業網絡,包括一億決策者和一千萬C-Suite高管,組成了這些購買團體。
你可以根據職務、職稱、行業、公司等精確瞄準他們。借助專為B2B打造的LinkedIn廣告目標和測量工具,你將能夠推動結果並建立有意義的關係。難怪LinkedIn成為回報最高的付費社交平台。為了幫助你開始,LinkedIn廣告還特別提供了一個100美元的信用,以啟動你的第一個廣告活動,所以請前往linkedin.com/doac24來申請你的信用。那是linkedin.com/doac24,條款和條件適用。
但你去了監獄。你在監獄裡單獨關禁閉了一段時間。我難以想象。我難以想象。我的一個反复出現的噩夢就是進監獄。我想這可能是我最深、最黑暗的恐懼。真的嗎?這是專門因為我沒有做的事情而被關進監獄的噩夢,每隔幾個月就會發生一次,這種感覺是世界上最糟糕的。那確實是一個噩夢。我的意思是,因為你沒有做的事情而進去,這確實很糟糕。是的,監獄就像其他任何事情一樣。
你將會知道如何盡你所能地在這個系統中導航,我父親再次教了我。他說:「我要告訴你三件事,這些事情會幫助你在監獄生活,因為你總有一天會去的。」他說:「三個能走得很遠的詞。請,謝謝,對不起。」然後他說:「原因是,」他說,「在監獄裡那些在街上從來沒有得到尊重的人,他們在裡面想要所有的尊重。他們想要向他們的同伴展示他們是硬漢或其他什麼。你碰到別人,對不起。如果你想在吃飯的時候插隊,隨便。」我說:「你介意嗎?對不起,請問我可以在你面前過去嗎?不要隨便擋住他們的路。」有人給你東西,會說:「嘿,謝謝你。非常感謝。保持和藹可親。」這真的有幫助,因為我看到一些人試圖在監獄裡顯擺自己。約翰·戈蒂也試圖顯擺,這在那裡行不通。那些人在裡面服刑,無所謂你是誰,他們失去的已經沒有東西可失去了。但我在監獄裡從來沒有問題。我以這樣的方式對待人們。是的,我在禁閉室裡待了29個月零7天,老實說,這絕對不容易。那段日子很艱難。我看到很多人在裡面無法忍受,我不會因此貶低他們。燈有時會熄滅。你會聽到很多聲音。我在裡面見識了許多事情。那些人長時間無法應對這種情況。這真的很艱難。我堅決反對這種做法,尤其是對年輕人。我認為這是一種酷刑。我們真的在情感上對他們造成了傷害。除非有人對自己或他人構成如此危險,我才會反對這種做法。可是我還是撐過來了。你為什麼被送進禁閉室?當我不如他們所期望的那樣合作時,他們對我感到不滿,特別是在一個大案子中,他們試圖讓我對我的一位朋友作證,但我拒絕了。幾天之後,我因假釋違規被關進去了。他們把我鎖起來,直接送進了禁閉室。我整個時間都在禁閉中,只是在報復我。29個月零7天。連續的?是的。我在一個地方待了11個月,然後他們把我轉走。那趟轉移大約花了兩天,然後把我放進另一個地方,最後完成了。當你說你聽到成年男子在裡面崩潰,這是什麼意思?用頭撞欄杆及其他一些不堪入耳的事情。傷害自己,只為了能夠離開禁閉室。我可能看過一些人為了逃離禁閉室而對自己做某些事,然後被送進監獄,這樣他們就不用再待在那種環境中。這真是不好。這些都是噩夢,真的。你談論這些事情時感覺很不舒服,是嗎?是的,因為這有點貶低人,我不是想要這樣呈現自己。我不是在說我是個硬漢,我能夠應對它。多虧了上帝的恩典,我才能應對。我在裡面有白天和夜晚,你會對自己說:「上帝,這是一個漫長的日子,永遠不會結束。」我在裡面減了很多體重,現在大約是190多磅。我在裡面出來時是186磅,因為我不想吃。給我的食物,我有幾次食物中毒。我說:「嘿,給我麥片,給我香蕉和一杯湯。這是我想吃的全部。我不想吃其他的。」我為此活了好一段時間。我不想讓它聽起來像這樣,我的意思是,這不是一些沒有廁所或其他設施的地方。我想,世界上肯定還有比這更糟的地方,但這真的是禁閉室。問題不在於條件。我們有水槽,有廁所,有一個小床墊的床。那只是孤獨。那很難。你覺得自己在裡面失去理智了嗎?這可能意味著什麼?沒有。沒有,史蒂夫,老實說,我覺得我有一個相當堅強的體格,這是上帝賦予我的,我不知道該怎麼說。你是如何獲得這樣的特質,還是它本來就是你的,我不知道。但是我能夠應對它。我的確在裡面有過低潮,你知道的,幸運的是,我有一部索尼隨身聽。音樂,別說你沒有概念,音樂是如此舒緩。我記得有個聖誕前夕,我剛打完電話給我妻子,感覺非常沮喪,家裡所有人都在,那簡直是,我就把隨身聽打開,音樂瞬間讓我離開了那裡,讓我忘記了一些事情。那段時間我開始讀我的聖經,我在聽一位我不認識的牧師的講道,後來我見過他,他叫格雷格·洛里,他是收穫布道會的,現在是我的一位好朋友,但他的話讓我充滿希望。我期待每天早上收聽他的節目,他有早晨的電台節目。所以這些事情都意義重大。然後就是打電話,一切都圍繞著電話,與家裡保持聯繫。所以讓我擔心的是,那段時間我爸爸被送走了,他每個月只能有一次三分鐘的電話,和一次八小時的探視,僅此而已。他與家人失去了聯繫,他和我母親漸漸疏遠。我的妹妹幾乎不認識他,你知道。如果你和人失去聯繫,那就是自然發生的。所以當我被送走時,我害怕我和我妻子也會這樣。於是我所想要的,我告訴她,我告訴她,你想關我就關我,但給我打電話的機會,給我探視的機會。我不在乎你做什麼,我會接受其他一切,但不要奪走我的電話,不要奪走我的探視。我不會做任何讓你這樣做的事情,所以請不要這樣做。這是我唯一在乎的,因為我想維持和我妻子的關係。
她一直陪着你吗?
她是的,她是的。
八年前,我是的,她一直陪着我。
而且她还年轻。
她有一个了不起的妈妈,一个好基督教的妈妈,她一直支持着她,那时是西伍德山基督教会。
他们团结在我和我的妻子还有我的孩子们身边,那时我们有小宝宝。
她站出来了。
当我去的时候,我服刑五年,回家了13个月,这段时间非常困难。
生活中充满了扭曲的合约,人们想要杀了我,政府也一直在逼我成为证人,我经历了一段非常艰难的时期。
我违反了我的假释,而当我再次被关进监狱时,联邦调查局告诉她,你再也见不到你丈夫自由了。
我们正在对他提出另一项起诉,已经违反了他的假释,他完蛋了,干脆收拾行李吧。
在那个时候,她精神崩溃了。
她大概有六七周没见到我,没来探望我。
你能想象如果她觉得这一切对她来说太过于沉重,那我在单独监禁中的生活会是什么样子吗?
我会变得心怀怨恨。
我觉得我不会以同样的状态从那里出来。
我真的不会,因为她对我来说意义重大,现在依然如此,因为基本上我为她做一切。
你知道的,我的意思是,她是我离开那种生活的原因。
即使我知道那是一种坏生活,我也不会离开。
我被灌输了太多,史蒂夫。
当我那晚走进那个房间时,我以为我会死,但我还是走了进去。
哇,多么英勇,这并不英勇,而是机械式的。
我那么深陷于那种生活中,看到了那么多,我会说,好吧,现在轮到我了,轮到我了。
这并不英勇,我吓得不轻,我的膝盖软了,我的心脏几乎要跳出我的胸口,但我仍然不想让他们意识到我有多害怕,但我真的很害怕。
哪个房间?
跟你父亲的房间。
那晚他们带我进去,我告诉你,他们把我带进那个房间,我不知道我是否会,你知道的,那是那种生活中最可怕的事情之一,我父亲背叛我的那晚。
你爸爸,你那晚走进那个房间时,那里有老板,还有很多其他的人,包括你爸爸。
他那时候不在。
哦,他不在。
他已经离开了。
是的,他们跟我们单独谈了。
当他们跟他谈话时,他们有没有告诉他,你将会,有人会下合约杀你?
没有告诉他,但他们在试探,以找出这样做是否有理由。
换句话说,如果我相信,现在这是我对那晚的看法,他们把我带进去有两个原因之一。
第一,试图吓唬我,让我知道你可能赚了很多钱,你可能有一个大团队。
那篇文章在报纸上出现了,但我们才是老板。
你要试着动手,你就会死。
我觉得是这样。
要么是那样,要么他们真的认为我在做错事,他们想要接管这生意。
现在,再一次,记得,作为一个保护措施,我从未让他见过那个人。
而且我从未让他,我的团队是我的团队。
我没有带他们出来。
他们是我的人。
当我们失败时,没有人,没有让人跟我们一起倒下。
只有我的团队。
所以我在某种程度上保护了他们,但在另一个方面,我也在保护我的生意。
所以那晚他们是否打算寻找借口来对付我?
很有可能。
你觉得你爸爸可能意识到这一点吗?
是的。
在某种程度上,是的,因为,我也因此挣扎过。
好吧,爸爸,那晚你背叛了我。
你把我推下了悬崖。
他没有说,我儿子做错了什么。
我儿子做了那个。
他没有那样。
他只说,我不知道。
我不能告诉你。
我不知道。
这很伤人。
他没有为我站出来。
你怎么知道他没有?
吉米告诉我的。
我在两年后找到了我的父亲。
他否认了。
我说,爸爸,我知道你做了。
这已经得到了证实。
我知道你做了。
我知道你做了什么。
但没关系。
我爱你。
没事的。
我明白。
我理解这门生意。
我理解了。
他完全没有帮你。
那是他确切的话。
他一点都没帮你。
他那晚伤害了你。
你知道,这让我很失望。
你是否已经原谅他?
绝对原谅了他。
你知道,在那种生活中发生的事情,你知道的,正义变得是错误的。
错误的变成正确的。
你会为某些事情辩解。
但我理解,因为那晚,我的意思是,走进一个你认为自己可能会被杀的房间,这种疯狂是什么。
那是你的看法。
不管这是否真实,那是你的看法。
人们问,为什么不干脆逃离?
机械式的。
好吧。
我被生活完全吞噬。
这就是我。
好吧。
我今晚要死了。
当然害怕。
我很害怕。
不,我对此没有感到羞愧。
一点也不。
我的意思是,我知道那扇门打开时。
我差点晕过去。
可能。
是的。
因为我知道那是设好的,你知道,我走进去,快要结束。
所以当那扇门要打开时,我差点晕倒。
但是我可以告诉你这点,作为一个有信仰的人,我坚信这一点,我的生活现在的结果有两个方面,我和我父亲之间的纽带必须被打破。
必须被打破。
我必须明白,在我的生活中,如果必要,我可以面对死亡。
因为当我离开那种生活时,我不知道我将要离开,但当我离开那种生活时,你知道,合约着我生命的威胁,我的老板对我非常愤怒。
他对我感到非常个人化。
他是个硬汉。
他是个老派的真正硬汉。
他对我感到非常个人化。
你知道的,离开。
你不能离开这种生活。
我们不被允许那样。
我爸爸有好幾年不認我,直到他們意識到我不會指控任何人,才和我和好。他們以為我會這樣做,想著「這就是他要做的事」,但我對那一切並不感興趣。他們認為我會進入證人保護計畫,開始隨意傷害人,但我根本不是那個意思。我絕對不會那樣做,根本沒有這個機會。但是他們不知道,因為許多人離開後就是這樣。你認為你爸爸愛你嗎?我知道他愛我,這毫無疑問。我告訴你,我爸爸的問題在哪裡。他在那個世界的傳奇對他來說意味著一切。我實在無法理解,他會讓你進入那個房間卻不保護你,冒著你可能死去的風險。同時,他又愛著你。我希望他也許並不這麼看待這件事,事情還有其他因素在作祟。你知道,這在某種程度上像莎士比亞的戲劇。我愛我的母親,她是一個非常難相處的女人,我可以告訴你,無論出於什麼原因,她都有自己的問題,但我認為我母親在一段時間內喜歡做我父親的妻子。我的意思是,她得到了很多關注,對吧?當我在那個圈子裡聲名顯赫時,很多關注不再是她的。我認為她對我父親說了一些話,可能讓他在某種程度上對我有所想法。也許我不應該這麼說,聽起來不太對勁,我不希望人們這樣看待它。也許那裡有一點妒忌或羨慕。我不知道,史蒂夫,你知道,我從來沒有這樣談過,我不喜歡這麼做,因為這讓我父親的形象非常糟糕,但有時候你可以對人們的心靈施加太多影響,尤其是對他所愛的女人。我知道我母親也愛我,想想這一點。毫無疑問,我母親愛我,但我無法解釋他們之間的動態。我不知道。也許那裡有些怨恨,儘管面對面時我從未與他體驗過那種情感。但在那個房間裡發生的事情,我不知道。如果我爸爸以為那晚我會被殺死,我不認為他會這樣做。也許他暗中參與了,誰知道呢?也許他說過:「嘿,讓我的兒子進來吧。」我不知道,我不知道。吉米(接送我的那人)也不會知道,所以我不知道。你怎麼看待這一切?因為我認為所有人類無論多麼堅強,都需要愛。是的,絕對如此。聽著,我和我爸爸的關係從來沒有恢復如初,尤其是在我離開後,我們大約有十年不再聯繫。然後當我出獄,他在假釋中,並且我們意識到他也意識到我沒有傷害任何人,他就說:「我想見你。」打給我。我說:「好啊。」他說:「我會在某某地方見你。」我說:「不,我要去你家見你,絕不會去任何其他地方見你的爸爸。」這是一點小的不信任,我想我應該誠實。然後我早上五點半去他家看他,因為我當時在假釋中,有前科。我不知道我是否被允許去見他,知道我會違反規定。他在假釋中,我也在假釋中。你為什麼去他家?我知道我媽媽在那裡,在他的家裡,所以我不必擔心。我不會去任何有其他人可能出現的地方。知道我爸爸不會在他的家裡做什麼,那是我的感覺。所以我去見他。早上五點半,我打開門,他站在那裡,雙臂交叉,盯著我,他對我說的第一句話是:「如果你聽我的話,你會成為哥倫布家族的老大。」我看著他。我說:「爸爸,你在《陰陽魔界》裡還是怎麼的?」我說:「我現在是為別的主子服務的。」他看著我,說:「你是說他的聖經裡的東西真的是這樣,因為那時我已經變成了基督徒?」我說:「是的,這是真的。」他說:「好吧,我們聊聊。」這就是我們打破僵局的方式,我們花了三個小時談論很多事情。你知道,我心中一些憤怒我對他表達了,還有他對我說的一些事情。我對他說:「如果你被召回,我是絕對不會回到那種生活的。」我說:「爸爸,你看,我不是來害任何人的。但如果有什麼事情你不想說,就別告訴我。我不想聽。」這是一場非常開放且困難的對話,但對我們來說是好的,因為之後我們達成了一個協議。你知道嗎,史蒂夫,社交媒體上的黑手黨話題就像人們說的,「他們不明白我和我爸爸的個人對話和所有那些事情。」你知道的,當你的爸爸死了時,你沒有去他的葬禮。我沒有去,並不是沒有原因,因為第一,我知道還會有誰會在那裡。我不會去那裡成為關注的中心,或者讓我的爸爸的葬禮上發生什麼事情,讓某些人為我說話,然後那會在那裡引發不愉快的時刻。我尊重我的爸爸到這種地步。我私下去看了他,而他們需要把這件事弄得像是一場表演。實際上,人們對我說:「邁克,最好別去。你不知道有誰知道,可能會發生場面,因為我已經離開了那種生活。其他人也許也是我父親的朋友,可能會出現,然後可能會有對抗。我不想這樣。
我並不是想要上演一齣戲,你知道的,但人們總是會說「哦,你根本不在乎你的父親。」他們不知道。他們不知道我們之間發生了什麼事。這不是商業上的事。這可能是我公開談論這件事所作過的最坦誠的對話。也許是任何時候。我不會談論這個。關於你在黑手黨的時光,有哪些故事是你無法講述的?你不必告訴我那些故事,因為你無法講述,但這些無法講述的故事的性質是什麼?因為你現在參加了很多訪談,出現在播客上,你現在能夠發言。你知道,我的意思是,正如我所說,有很多我認識的人已經不在了。你知道,他們就是不在了。我給你一個例子。有一個在我父親身邊的人,然後又出現在我身邊。我是他的隊長,他參與了一起與高層人員的毒品交易。於是他來找我,我當時在一間殯儀館,他告訴我發生的事情。然後我很生氣。我說,「Tony,你怎麼了?你都參與這些事情,你怎麼會讓這種情況發生?」我說,「別擔心。我會把事情搞定的。」我們當時正在為一個被殺的人舉行葬禮。他對我說,「你無法把這個搞定,Michael。」我說,「不要將兩種情況相提並論。這是一回事。」我說,「別擔心。我會處理好的。」然後他說,「Mike,他們不會讓我進入一個房間。」我說,「這是不會發生的。放輕鬆。我向你保證,我會處理好的。你已經很久了。你是一個好士兵。你在這裡受到很多尊重。別擔心,你犯了一個愚蠢的錯誤。我們會解決它。」我上了我的飛機,飛往佛羅里達州。我的電影那裡正在拍攝。我飛到佛羅里達。我一下飛機,其中一個人打電話給我。他說,「Mike,你不會相信這件事。」我說,「什麼事?」他說,「Tony進了電話亭,開了槍自殺。」他一直都在。我非常害怕。他說,「我不會出去。沒有人會把我帶出去,讓我進入一個房間。」結果他自己這樣做了。所以在那種生活中你會看到這樣的事。你知道,我也不知道該說什麼。你好嗎?我很好。你知道,如果你的妻子在那邊的綠色房間裡,在另一棟大樓裡,如果我問她,如果我說:「Michael在家庭中面對哪些掙扎?」她會對我說什麼?好吧……因為如果你問我女朋友這個問題,你將會得到一長串,所以我想像你的妻子會說,「你知道,我在家庭中掙扎的事情是什麼?」你知道,這很有趣。 我在街上,我有這些東西。我回到家裡,我只是爸爸。你知道,有時我會生氣。我的孩子們佔我的便宜。我說,「我為你們所有人付出這麼多,你們卻什麼也不回報。你們一點都不珍惜任何東西。」我想我還是有這種感覺……我是一個非常慷慨的人,Steve。你知道,我給你我能給你的所有東西。只要……你不必回報我。只要好好對待我。尊重是很重要的。如果我覺得我被不尊重,我就不喜歡。你甚至有時會告訴我的妻子,她說,「他對,知道的,一點小事就會覺得被不尊重。這是我的性格,無法改變。」你知道,我不喜歡這樣。我現在有一個人。你知道,他試著打電話給他們。他兩三天都不回你電話。這就是不尊重。你知道,我不喜歡這樣。我為此而掙扎,因為我周圍到處都是,我也不知道還有什麼。當人們來找你詢問,因為你已經當了演講者一段時間了,差不多二十年了?25年。25年。對。根據你的經驗,人們會找你講述哪些關鍵問題?嗯,有很多。我是說,每個人都想聽到黑手黨的故事。當然,是的,黑手黨的故事在全世界都有故事可講。我從來沒有意識到這一點,直到我成為現在的我,走遍全世界。人們對於黑手黨的著迷,超過了其他任何犯罪組織。媒體,當然,所有偉大的電影,如艾爾·卡彭(Al Capone)、約翰·高提(John Gotti)、比生命還大(Bigger Than Life)等。對於這種生活有著一種著迷感。英國,你知道,兩次巡演。人們,他們沒有……因為你們那裡沒有黑手黨。你們在這方面是幸運的。但所以人們想聽聞這些。但他們也想聽聽這種生活對我的影響,我如何能擺脫它,並且仍然,在某種程度上,成功,他們的看法是我正在成功。但你會驚訝,Steve。每當我開放問答時間時,這通常是你以為你會聽到所有與黑手黨有關的問題。你不會知道這是什麼。哦,怎麼會你的妻子在你離開這麼久後是如何反應的?你怎麼修補這個?你的孩子對你是怎麼反應的?你怎麼能夠適應呢?你知道,你覺得自己做的事情是對的嗎?這有什麼掙扎?人們,我自己在想,這些人可能以不同的方式經歷著相同的事情。哇,我走出一個艱難的情況。我是怎麼做到的?他們能不能把它應用到自己的生活中?人們在掙扎,你知道,我看得越來越多。如果我想花時間去指導人們,我會感到不堪重負。這是來自社交媒體和我收到的電子郵件、簡訊的感覺,這是一種美好的感覺。別誤會我的意思,人們在我身上看到某種可能對他們有所幫助的東西。我會盡量去追求。事實上,我現在開始一個平台。
我覺得我們已經到了那個時候,你知道,上帝將這個想法放在我心中,也許是時候給這些人提供一些比只是交談更深層的東西了。所以我們正在建立一個平台,讓我們能夠創造這種家庭或社區,在這裡不僅我能夠提供幫助,我的團隊也能夠,而且人們可以開始互相幫助。我認為我們比以往任何時候都更需要這樣的事情。如果你能發個鏈接給我,我會把它放在下面,這樣人們就可以查看。我理解為什麼會有這樣的吸引力。我認為很多人會感到好奇,因為黑手黨,你知道的,正如我在開始錄音之前告訴過你,我沒有看過黑手黨的電影,我對黑手黨也不太了解。今天我獲得了啟發,這讓人非常著迷。我覺得我可能會去看所有的電影。我覺得最吸引我的就是我能從中學到的東西,因為我相信每一個過著非凡生活的人,他們做過不同的事情,走過不同的道路,都是有著與眾不同的學習體驗。這也是一個基本的真理。無論你做過什麼,無論你走過什麼分歧的道路,你都學到了許多關於這個世界是如何運作的、關於人是如何運作的、如何駕馭生活、如何生存的基本原則。而這些原則對我日常生活中都是非常適用的。我從中學到了許多,甚至是商業的概念,比如坐下來進行對話。你知道,在商業中,坦誠不夠。有關於這方面的誠實對話實在太少了,有很多電子郵件、腦力激盪會話,“這個人正在休年假,我們會在那個時候再談”,但這種坦誠不足。因此,我真的很想了解這些。如果你能再告訴我更多如何能做到的,因為你現在是一位商人,並且在這個階段是位企業家,而你從黑手黨那段日子學到的一些原則一定還是有適用性的。當然。好吧,我告訴你,這一點,我確信你也遵循這一原則。你看起來不像是一個微觀管理者。嗯,我不知道。你了解自己的情況嗎?你是嗎?我不知道。我不知道。你知道什麼是真實的答案嗎?是的。真實的答案是,我想,如果你私下問我的團隊,“實際上,傑克,過來這裡。”是的,是的,是的。不,因為我真的想知道真相。我想知道實際的真相。他是微觀管理者嗎?不是,傑克,你過來。你能對著那個麥克風講話嗎?可以。它能聽到你。好的。傑克,100%的誠實。我覺得在某些領域你可能是微觀管理者,但在其他領域你又不是,我認為當你需要的時候,你會是。是的,我覺得我有時是,有時又不是,這是一個真正的二元對立,換句話說,這只是我的觀點。我不知道我是否具備能準確描述這一點的自我意識,但我覺得我會對系統最小的細節感到著迷,我喜歡在某種程度上理解系統的最小細節。我認為當我意識到,誠實地說,這就是事實,無論誰在運行那個系統,他們都能比我做得好得多。我接受這一點,並且不會覺得自己在那裡是必要的。例如,這次製作,關於攝影機我無法告訴傑克任何事情。對。這方面我一無所知,對於他在後期製作中所做的事情也是如此。你想知道任何事情嗎?不。很好。因為我信任他,但對於其他團隊成員或我在其他業務中運行的公司,我還沒有那種信任,我一直跟我的團隊說,人們不喜歡這樣,但你不能假裝信任。對我來說,信任是證據。那么我該如何描述這一點呢?如果我告訴你相信我是意大利面怪物,無論你多麼想相信,而我說如果你相信我是意大利面怪物,我現在就給你一百萬現金,所有你擁有的證據都告訴你我是個人。我有兩條手臂、兩條腿。因此,你所能做的就是撒謊,但你實際上是不會相信它的。我認為信任就是一樣的。它是你是否有的證據。我有很多證據表明傑克不需要被告知任何關於製作的事項。所以這就是我的系統如何運作的。一方面,我認為我團隊的許多人,我聽到過他們在我之前的訪談中說,我在某些領域給了他們極大的自由,而在其他方面我認為我對細節過於關注。我有一個座右銘,這在我真正關注的時候大部分時間都對我有用。我現在年紀大了。我年輕的時候會有些不同。我那時候更注重實操,但我早早就得出一個結論,因為當你微觀管理時,你會把自己與最佳人才隔開,遠離你在企業中最好貢獻的地方。因此我總是說做我最擅長的事情,將其餘的委託出去,然後希望你有足夠的才能去激勵人們,發揮他們的最大潛能。因此這是一把雙刃劍,做你最擅長的事情,將其他事情委託出去,但要激勵他們,讓他們發揮出他們的最大潛能。這是關鍵。這是關鍵,因為你不能把所有事情都做得很好。你知道的。我也總是這樣說。我告訴人們要整理好你的個人生活,因為通常你的業務會以某種方式反映你的個人生活。你不能兩者都做好,你不能一方面做得好,而另一方面卻做得不好,因為它們會互相影響。所以要整理好你的個人生活,讓它成為一個反映,否則你的業務將會是你個人生活的反映。
如果你能做到這一點,專注於你最擅長的事情,將其餘的委派出去,整理好你的個人生活。你的事業將會反映出這一點,你會做得不錯。我相信這一點。
邁克爾,我們在這個播客的結尾有一個傳統,上一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而他們不知道會將問題留給誰。而為你留下的問題是:有哪些事件、談話或經歷成為了你啟發性的瞬間,影響或改變了你的生活?
哦,看,我認為不幸的是,這些都是決定性的時刻。在我生活的過程中,經歷過的不止一個,但我真正歸結為兩個。第一個是在我父親那裡。那段時間,他帶我進入了這種生活;第二個是與我結婚的教會牧師,雖然我對他幾乎不熟悉。當我們要在那個教堂結婚時,我和我的妻子在一起。出於某種原因,那時我仍然是一名幫派成員。我告訴我的妻子,我想讓你離開。我想和泰勒博士談談,邁倫·泰勒博士,他是一位牧師。我坐下來跟他說,博士,您不知道我的背景。我說,我在生活中做了很多壞事,我曾過著艱難的生活。我的妻子告訴我,我可以因為這些事情而被原諒。這有可能嗎?他真的向我敞開了心扉。這是一段非常鼓舞人心的對話,因為我真正地了解到這是一個好人。我和他的認識與愛情在今天,他已經去世了,但他為我們主持了婚禮。他是那個給我帶來希望的人,是的,也許我可以改變這一切。因為到那時為止,我不知道我妻子是基督徒,我要嫁給她,我很尊重她的信仰,但我並不信奉。你知道的,哦,我的岳母是一位堅強的信仰女性,但我自己並不信仰,因為我說,他們不知道我是誰。然後我進行了這次對話,這種對話播下了種子,告訴我,也許還有其他的可能。也許我可以改變一些事情,改變我的生活道路。這段對話持續了短短半小時,但意義非凡。這最終是我生活開始改變的地方。
你找到了上帝嗎?是的,或者你找到了我。其中之一。我不知道。邁克爾,你的結尾信息是什麼?這是一個希望能夠鼓勵和給予希望的信息,給那些在生活中掙扎和面臨挑戰的人。你知道,你不必始終被過去打敗,你也不是總是被過去所定義的。在許多情況下,你可以改變這一點,雖然並非所有情況。我認為我就是一個例子,這也鼓舞了很多人,能夠知道我已經成功地扭轉了我的生活,並且對人們產生了積極的影響,讓我感到非常有成就感。因此,我希望大家知道這一點。這也是我繼續演講的動力。不僅僅是討論,我們關注的是人們的反應。你會看到這種希望,無論是電子郵件、簡訊還是留言,嘿,你激勵了我,你給了我希望。我希望人們知道,你不是總是被過去所定義的,你可以對生活做出改變。我想,這無疑是你給我留下的非常鼓舞人心的信息,就是在我們生活中,一切都會隨著季節而變化,我們有能力並且有權利隨著季節而改變。我們不必固定在某種身份上,或過去,或舊的職稱,或與曾經交往的一群人。我們可以做出這樣的決定,儘管這不會很快,但我們可以成為我們一直以來都是的人。我知道,在這段對話中,我問你你是誰。我有一點懷疑你本質上依然是那個人,但環境變了,信念變了,你負責任的人也變了。你的價值觀變得更為精練,你知道,所有這些事情。但最終,這依然是同一個人,只是生活的原則和目的不同。我回顧我的生活,也是如此,我並不總是偉大,我也並不總是做好的事情。有些艱難的時刻,我做了讓我引以為傲的事情,可能在鏡頭前不太會說,但我認為這非常重要。我認為,對於人類來說,最好的事情是,人們有機會進化,能夠被原諒並繼續前進,他們的評價基於他們今天的表現。
你的書非常鼓舞人心,也非常引人入勝。你自己寫的《黑手黨民主》,序言是來自魯迪·朱利安尼,我認為這非常搞笑,因為我知道他在你職業生涯中的大部分時間都是你的敵人,試圖摧毀你,給你一個百年的刑期。他在推動一些法律方面也發揮了重要作用,這些法律關閉了黑手黨的全盛時期。感謝你的誠實,因為我知道,回憶生活中的某些片段並不總是容易的,通過這樣做,你向我們揭示了成為人類的真實本質,以及成為人類的複雜性,以及所有影響我們的力量。這不僅讓人振奮,也是解放,儘管我們的生活差別很大,但卻有很多相似之處,我從你身上學到了很多。因此,謝謝你,邁克爾,我很感激你。我很感激這一點,也想告訴你,我非常受到你的啟發。就像我所說的,我對年輕時就能理智、自律、努力工作並且達到如此高的成就的人感到非常驚訝。這真的很有啟發性。
我們需要,我希望你能繼續成為那種能夠真正專注努力並取得成功的榜樣。我已經了解了你的事跡,我知道你一直在這樣做。你在這裡創造了一個非常棒的事業,請繼續努力。謝謝你,邁克爾。好吧,謝謝。感謝您的觀看。務必訂閱。我們下次再見。再見。
再見。
再見。
(音樂)
He was made an offer he couldn’t refuse. From medical student to the most profitable mobster since Al Capone, this is the real story of the hidden mafia life.
Michael Franzese is an American former mafia member who served as a caporegime in the Colombo crime family. He is the best-selling author of books such as, ‘Blood Covenant’ and ‘I’ll Make You an Offer You Can’t Refuse: Insider Business Tips from a Former Mob Boss’.
In this conversation, Michael and Steven discuss topics such as, how Michael ran the world’s biggest scam, how his father got him into the mafia, the reason Michael left a life of crime, and his experience of 21 months and 7 days in solitary confinement.
(00:00) Intro
(02:25) Who is Michael Franzese?
(04:27) Inside a Mafia Family
(06:32) My Dad Was A Mafia UnderBoss
(10:35) How the Mafia Family is Structured
(12:10) The History of the Colombo Family
(17:33) Mafia Family Wars
(18:50) What Happens at a Mafia Sitdown?
(20:51) How the Mafia Decides Who Lives and Who Dies
(21:20) Franzese’s Dad In Prison
(23:30) Joining the Mafia: How Michael Franzese Became a Made Man
(30:34) My Dad Was Involved in 35 Murders
(33:56) How Does The Mafia Kill People?
(36:15) Is There Mafia Training? What It Takes to Join
(39:49) Choosing The Mafia Over My Loved Ones
(40:56) The Mafia’s Manipulation Tactics
(43:15) Business Lessons from the Mafia
(44:58) How I Made Millions with the Gas Station Scam
(52:02) Swearing the Mafia Oath
(53:43) Why I Joined the Mafia
(55:18) Mafia Members: Killers vs Rule Followers
(57:52) Do We All Have the Instinct to Kill?
(59:51) How Seeing a Dead Body Changed My Life Forever
(01:05:20) “He Had To Kill His Father”
(01:09:31) The Moment My Dad Betrayed Me
(01:14:25) Was All the Money Illegal?
(01:15:33) How Mafia Life Helped My Business Success
(01:16:56) When Does Everything Come Crashing Down?
(01:21:51) How Easy Is It to Order a Murder in the Mafia
(01:23:53) Money Rules in the Mafia
(01:29:24) How the FBI Tracked My Bank Accounts
(01:30:31) Where I Hid My Mafia Money
(01:33:48) What It’s Really Like Behind Bars
(01:35:55) “I Was Kept in Solitary Confinement”
(01:38:24) How I Survived Solitary Confinement Without Losing My Mind
(01:42:46) How Power Is Maintained in the Mob
(01:44:36) My Dad Didn’t Stand Up for Me
(01:49:10) Reconnecting with My Father After Betrayal
(01:52:42) The Mafia Stories I Can’t Tell
(01:54:31) What I Struggle with
(01:55:51) What Do People Want To Know About You?
(01:59:24) Micromanaging
(02:03:08) The Last Guest Question
(02:05:30) Michael Franzese’s Closing Message to the Audience
Follow Michael:
YouTube – https://g2ul0.app.link/iOcSgJkX4Lb
Twitter – https://g2ul0.app.link/dXbcRafX4Lb
Instagram – https://g2ul0.app.link/pRuoUtiX4Lb
Website – https://g2ul0.app.link/toKs7zS9cMb
You can buy Michael’s book, ‘I’ll Make You an Offer You Can’t Refuse’, here: https://g2ul0.app.link/JDOamnFm5Lb
You can learn more about Franzese Wines, here: https://g2ul0.app.link/HaBZW6W9cMb
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://g2ul0.app.link/DOACBook
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
Linkedin Ads: https://www.linkedin.com/doac24