The Love Expert: We’ve Built A Loveless Society & It’s Making Us Depressed! (here’s the fix!) Alain De Botton

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:04 These are very valuable lessons that we need in our relationships. So lesson one
0:00:11 I love the bottle best-selling author the modern philosopher of love his go to help you live a better more meaningful life
0:00:17 The average human has 70,000 thoughts a day. The problem is that we don’t know how to use them
0:00:23 For example, we tend to believe we’ll find the one but that belief has led to more rage more
0:00:26 Disappointment because we’re not free to love just any one
0:00:31 What’s problematic is that we’re drawn to love stories that are echoing our childhoods
0:00:37 And this is something that troubles so many people because our past was not necessarily happy
0:00:39 We are all confused about love
0:00:45 The most romantic sentence that people will say is I met this person and we didn’t even need to speak
0:00:50 We just felt on the same page. Well, this leads to a catastrophic outbreak of sulking
0:00:53 They say to use anything wrong, of course there is but you’re not gonna tell them
0:01:00 And the reason is that you’re a romantic and you believe that your partner should have alien capacities to look into your wounded soul
0:01:04 To understand what the upset is but of course they can’t because they’re just human
0:01:11 So what would you say are the core habits of two people who have a really successful relationship? What we need is
0:01:15 Let’s talk about sex. Goodness me does it cause problems?
0:01:20 26% of people in relationships are having sex less than 10 times per year
0:01:27 So the question is what are we getting wrong? One of the leading answers that neither party knows is there is that
0:01:31 Ding ding that’s normally a sign of a problem
0:01:42 Alan
0:01:44 You write about
0:01:48 So much you produce content about so many different subject matters
0:01:52 But what is the overarching mission that you are on?
0:01:58 I’m trying to look almost systematically at a variety of causes of unhappiness
0:02:01 Created by the world we live in
0:02:05 You know, obviously the world we live in has solved many many problems
0:02:09 But it’s also generated in a host of areas particularly
0:02:13 difficult challenges that have not really struck humanity before and
0:02:18 I like to think both personally and on behalf of others
0:02:24 About what those problems are and how we might steer through them. The average human has seventy thousand thoughts a day
0:02:32 Right, not huge elaborate ones, but just stray little fragmentary thoughts seventy thousand of them pass through consciousness every day
0:02:33 and
0:02:39 The problem is that we don’t know how to process them or use them as part of the reason why we end up with such
0:02:42 In a busy and troubling minds
0:02:46 We haven’t stepped back in order to ask ourselves at the end of the day
0:02:49 some of those questions that can calm us down like, you know
0:02:52 Who am I angry with?
0:02:55 What am I excited by? What’s really happened today?
0:03:00 You know, we let experiences rush past us and then of course
0:03:06 Experiences that haven’t been digested properly have a nasty habit of coming to sting us in the tail
0:03:09 And I think you can look at a lot of mental
0:03:14 Troubles as essentially the outgrowth of unprocessed emotion
0:03:19 you know depression is often
0:03:23 sadness that hasn’t understood itself anxiety or
0:03:30 irritability is worry that doesn’t know its own cause and so
0:03:33 Often what we need particularly in the modern world is
0:03:36 occasions on which we can
0:03:41 Get to know our own minds. It’s it’s it’s a strange thing. Surely we know our own minds
0:03:46 Surely we know no no the way that we’re built is obviously not
0:03:54 prioritizing a full awareness of ourselves we’re outward-facing creatures were action-focused creatures, which is all to the good and has many advantages
0:03:56 but
0:04:03 Because of the way we live now more sedentary lives lives that call upon us not merely to be active, but also to be fulfilled
0:04:09 Those lives require periods of introspection that are
0:04:16 Routines often don’t allow for so I’m always trying both of myself and advising others
0:04:22 You know take that time in the evening. I just sit down in a semi darkened room and just ask yourself
0:04:29 What’s coming up for me? What’s really happened inside me because it can take a little while to realize
0:04:37 What you’re really upset by what you’re really excited by etc. We’re not obvious to ourselves and as I say
0:04:39 so many of
0:04:48 Things that we call mental disorders or mental illnesses are really stored emotion that hasn’t found a way out
0:04:53 Emotions that haven’t been acknowledged have a nasty habit of
0:04:57 Stirring our conscience
0:05:01 Demanding to be hurt. They might want to tell our spines. They might want to tell our stomachs
0:05:04 You know and again a useful exercise
0:05:09 So is not to be struck by so many of these psychosomatic disorders is to ask the body
0:05:14 What it’s trying to tell you so that it doesn’t need to tell you in the more dramatic forms that end up as illnesses
0:05:19 So again, if you you know if you lie down you simply say to yourself if my back could speak
0:05:23 What does it want to tell me if my shoulders could have their say?
0:05:28 What are they trying to say if my stomach could have a voice?
0:05:32 What might it be trying to utter can you apply that same rationale to things like anxiety?
0:05:39 Absolutely, you know, if you think of take something like insomnia, right? You wake up at three in the morning
0:05:47 The way I like to think of it is insomnia is if you like a kind of revenge for all those thoughts that you were so careful
0:05:50 Not to have in the day. You’re very carefully
0:05:55 Schemed not to have those thoughts in the day because of our emotional conscience
0:06:00 They want to be heard and if you’re not hearing them at 3 p.m. You’re gonna be hearing them at 3 a.m.
0:06:08 And so, you know, one of the best ways to sleep is to make sure you’re having a little bit more of an in-depth conversation with yourself
0:06:15 Before you enter sleep because that will allow you that kind of deep arrest. So as I say
0:06:18 we have this
0:06:25 Emotional conscience that requires that the key things about us have a chance to be heard and look, let’s not forget
0:06:28 I mean, this is the whole theory of trauma, you know
0:06:34 What psychotherapists are very usefully over the last 20 30 years informed us about is that?
0:06:43 Events in our past especially in our early childhood that we’ve not had a chance to properly understand and how much can a three four five six
0:06:44 Year-old understand
0:06:46 Events that we can’t understand
0:06:52 It doesn’t mean that they haven’t registered they’ve registered all the more deeply and they haven’t had a chance to be processed
0:06:57 You know, I was thinking a friend of mine recently lost a parent. He’s in his fifties
0:07:04 Well-educated got resources got friends spouse, etc. He was telling me he was laid low by depression
0:07:10 She couldn’t get out of bed completely stunned by his loss. I was thinking
0:07:12 In a way, he’s lucky
0:07:18 Because he’s got all those resources of adulthood imagine a five-year-old child who suffers a bereavement
0:07:21 They’ve got no friends that they can have that sort of dialogues
0:07:27 They’ve got no books that they can reread about this. They’ve got no capacity to process. They’ve got no understanding of time, etc
0:07:34 Emotions that can’t be had lodged themselves in us and gum up our systems and
0:07:42 I think so much of the work that we need to do on ourselves is to process pain that has not been properly
0:07:47 Understood not because anyone’s evil, but because we’ve lacked the resources to do so
0:07:52 You got me thinking about this concept of happiness as you’re speaking and whether it’s a
0:07:57 natural thing for our species to be aiming at or whether it’s a new
0:08:04 More modern thing that we’ve decided to focus upon and are we causing ourself immense distress in this pursuit of this thing?
0:08:08 That maybe our ancestors didn’t didn’t ever think about this whole, you know
0:08:13 We think about self-actualization and they were probably thinking about survival and reproduction more
0:08:19 Look, these all belong to the sort of paradoxes of modern times modern times have obviously brought us enormous advantages
0:08:26 But they’ve also brought us particular complexities that I think we’d be wise to to realize and one of them is the disappearance of religion
0:08:31 I mean, we are still among the first generations in many parts of the world to be
0:08:37 Trying to live good lives without the support of religion think of our religion structure
0:08:42 time and human experience in time as a religious person you
0:08:51 Immediately feel a present moment is not as important as a hundred two hundred two thousand million year history
0:08:57 That has come before and that will continue after the present moment is a speck in time and and there’s a whole narrative
0:09:00 Of which you’re part of that immediately
0:09:07 Diminishes you in scale now nowadays all of us want to be rather large that we want to be big big people
0:09:09 We want to make a big impression, but
0:09:18 Arguably, this is a fast route to mental illness because the graceful acceptance of your minuscule position in the cosmos is
0:09:25 The gateway to calm and harmony and when people say, you know, I went into this hotel
0:09:28 You know, the person made me feel small
0:09:30 That’s the bad way of being made to feel small
0:09:36 But there’s a good way of being made to feel small pick up an ancient text read words that were written by someone in a
0:09:42 Foreign tongue three thousand years ago. That’ll make you feel small go into the desert notice the the age of the rocks
0:09:47 Inscribed in you know time inscribed in sand that’ll put you in your place
0:09:55 Spend time with an animal that has no concern for your status your sense of importance your foiled
0:10:00 Narrative of your own success all these things that drive modern humans mad
0:10:05 these are not present in an older kind of religious sphere and
0:10:11 As I say what religions do is they tell us you’re part of a bigger story. They also tell us many faiths tell us
0:10:15 That life and you particular are imperfect
0:10:20 Um, you know think of Catholicism and its notion of original sin now
0:10:25 Lots of lots of bad stuff associated with original sin. I’m not, you know, a huge fan of many aspects
0:10:29 But let’s look at the good side, right? Well, what Catholicism tells us is that everybody’s broken
0:10:31 Everybody is flawed
0:10:35 It’s quite a helpful starting point, right because
0:10:37 Um
0:10:40 If you think well, all right, I’m a bit broken, but so somebody else says somebody else
0:10:46 So we’re all doing our best. That’s the gateway to vulnerability to friendship if you like lower expectations
0:10:50 Lower expectations, but also to to connection with others, you know
0:10:55 So often people who become successful find it really hard to make friends
0:11:00 Why because they associate success with invulnerability and the more successful they get the harder it is
0:11:05 For them to admit to the real truth about being human, which is that we’re all
0:11:09 Helpless children some of the time at least frightened helpless children
0:11:15 And it becomes harder to make to keep up the contact with that let alone admit that to somebody else
0:11:18 So again religions handily
0:11:24 Reduce our expectations and our sense of ourselves. We are merely flawed humans. There is a perfect world
0:11:25 It doesn’t exist in Beverly Hills
0:11:34 It doesn’t exist in, you know, the fancy parts of singapore or or sydney it exists up there in a in another world in other words
0:11:39 The human realm is inherently imperfect quite a good starting point
0:11:41 I mean, even if you went on a date, right?
0:11:44 Imagine two characters you might go on a date with right first one tells you
0:11:48 Yeah, I’m kind of perfect and I’m achieved. I’m aiming to achieve total perfection
0:11:53 I think wow good for them, but slightly scary next to somebody else who goes
0:11:59 I’m kind of flawed, but I’m sort of managing my flaws and I’m interested in how to get to know my flaws and work with them
0:12:01 instantly one thinks
0:12:08 Life might be easier around such a person. There’s there’s something about the pursuit of perfection
0:12:12 Which makes day-to-day life extremely hard and religions
0:12:15 slightly by the by
0:12:21 Tick that box. They were able to reduce us in our own eyes while raising us in the eyes of you know, a divine being
0:12:26 And and that has helped us to have an that helped us to have an easier relationship
0:12:31 With with ourselves and and the notion also was you cannot perfect this life
0:12:35 You know life becomes perfect in another realm. We’ll build
0:12:38 Jerusalem somewhere else not on this earth in the next world
0:12:42 Again, it takes the pressure off us. We moderns. We modern people
0:12:48 We think the present moment is supremely important now is important. Everything is going on right now is supremely important
0:12:54 It doesn’t matter remember 100 years ago or 1000 years ago now the only criteria of time you are perfectable, right?
0:13:00 So if there’s something wrong with you, you’re failing against an ideal of perfection again very very hard
0:13:03 And that you are made
0:13:10 I mean the biggest the biggest challenge of all you’re made to be happy as you suggested that the true goal of every human
0:13:17 Is happiness not fulfillment not, you know, the realization of a grand scheme not living for others your own happiness
0:13:19 and
0:13:21 Again, it’s a beautiful idea
0:13:26 But goodness me does it cause problems. Goodness me, you know, think of emil der kheim
0:13:29 beginning of the 20th century
0:13:32 French sociologist writes this book
0:13:38 So contrasting the differences between ancient societies and modern societies
0:13:44 and he identifies one troubling difference between ancient societies
0:13:52 pre-modern agricultural village-based societies where religion plays a role and modern urban technologically driven
0:13:57 success oriented individualistic societies and that’s the suicide rate
0:14:01 he realizes in his book on suicide published in 1900 that
0:14:04 modern societies for all their advantages
0:14:12 Leads their members of a share of their members often the most ambitious of their members to take their own lives
0:14:18 Why what’s going on and this becomes what it’s the birth of modern sociology really
0:14:26 It’s it becomes a major inquiry into what modern times does to the soul and i’m deeply fascinated by that
0:14:31 I can’t let that one go because what’s this paradox? What’s this paradox of?
0:14:34 suffering amidst plenty of
0:14:37 Regress amidst progress. This fascinates me
0:14:40 I spoke to the CEO of
0:14:43 calm campaign against living miserably simon gunning
0:14:47 And he shared some stats with me about exactly what you’re talking about about suicide
0:14:54 He said someone dies by suicide in the uk every 90 minutes 76 percent a male. There’s 25 attempts for every death
0:15:01 The single biggest cause of death for men under 45 is suicide single biggest cause of death for 15 to 49 year olds
0:15:08 Is suicide that 19 to 35 year old category twice as likely to report being in crisis than any other group in 16 to 24s
0:15:12 Is the fastest growing group in history to exhibit
0:15:18 Suicidality and well recently there’s a big conversation emerging now around young women
0:15:22 And suicidality which is a fairly recent
0:15:27 Unfortunately exploding trend this trend of young women now experiencing suicidality
0:15:30 and look
0:15:32 people don’t
0:15:37 Just commit suicide when things are bad people commit suicide when things are bad and they think
0:15:41 It’s a delicate point. They think it’s their fault
0:15:43 they cannot
0:15:47 Disassociate the trouble they feel from an intense sense of responsibility
0:15:51 Which then also entails shame and what’s going on there?
0:15:54 You see when I say that we live in an individualistic world
0:16:00 What that really means is we live in a world where people feel that they control their own narratives
0:16:06 that that what happens to them is very tightly a reflection of
0:16:08 Who they are and what they’ve done
0:16:10 And this was not always the case. You see
0:16:13 For long periods of history
0:16:16 People were not necessarily
0:16:18 tightly held
0:16:22 To the observable outcomes of their lives. This happened with money for example
0:16:26 In old english
0:16:30 A poor person was known as an unfortunate, right?
0:16:34 What is an unfold? Let’s unpack that word unfortunate
0:16:41 There’s the word fortuna in there. What was fortuna for the romans fortuna was the goddess of luck the goddess of fortune
0:16:47 And the romans were there for all the time sacrificing things to the goddess of fortune as a way of saying you know, please
0:16:49 You know, it’s not me. It’s
0:16:55 You know this outside agency nowadays. This sounds completely weird. I mean, what do we call?
0:16:59 In the most individualistic country in the world united states
0:17:05 What are poor people called? It’s not a nice term. They’re called losers, right? You say that’s a loser
0:17:09 So we’ve gone from unfortunate to loser. That’s a trajectory of 400 years
0:17:14 What’s happened in that time is a story about who’s responsible
0:17:17 for people’s fate
0:17:20 And nowadays, you know, if I said to you steam things are not being going so well for me
0:17:27 I’ve just been sacked, uh, you know, my book hasn’t sold, you know, but it’s not me. I’ve just had a bit of bad luck
0:17:32 You very nice person but a modern person side of you be thinking
0:17:37 Hmm, you must have done something wrong, right? You’d be thinking you must have something wrong because that’s how we think
0:17:39 We don’t allow people
0:17:41 the
0:17:47 Benefit of luck, right? Similarly, if you said to me, oh, you know, my podcast will be doing brilliantly
0:17:51 We’ve now got 8 000 million million billion that’s what I have when you got nowadays
0:17:55 Um, um, and you said and you said to me. Oh, it’s just just a bit of good luck
0:17:59 I think oh, steven’s really, you know, he’s very modest, but you know, it’s not true
0:18:01 He’s done something
0:18:06 We believe that people do things and that that action leads to results or failures
0:18:09 And that’s why people take their own lives because in extremists
0:18:16 People think there is nothing other than me to explain what happens to me. Of course the reality is much more complicated
0:18:22 I’m not saying that’s the truth, but that is the perceived truth. You know, look, we live in a world that is
0:18:25 Meritocratic, right? That word
0:18:27 meritocracy
0:18:34 Is on everybody’s lips if you take politicians left and right in the united states all over the world
0:18:40 Everybody wants to create a world that is meritocratic. Some people think we’ve already got there. What does that word mean? I don’t know
0:18:46 Meritocratic is the concept of meritocracy is a world in which
0:18:49 people’s
0:18:52 Outcomes are dependent on their merit
0:18:55 Rather than on who their parents were
0:19:01 Some corrupt class in society the influence of whatever so, you know
0:19:06 A left-wing politician and a right-wing politician say we want to make a meritocratic world
0:19:09 Where your kids will go to where they deserve
0:19:13 Where if you work hard you can get there and
0:19:18 You know where everyone has a chance to succeed, you know, you know that kind of rhetoric
0:19:22 It’s it’s the rhetoric of modern times now
0:19:27 It sounds great and in many ways it’s an enormous advance, but again
0:19:29 Let’s just focus on the
0:19:33 psychological toll of that because if you really believe
0:19:40 In a world in which those who get to the top deserve to get to the top by implication
0:19:44 You are also positing the existence of a world in which those who are at the bottom
0:19:49 Deserve to be at the bottom in other words a meritocratic worldview
0:19:52 turn success and failure
0:19:54 from chance
0:19:55 to
0:19:59 A necessary fate and that’s why it makes the winners
0:20:01 quite
0:20:06 Hard potentially quite heartless because they’re thinking well, I got there on my own, you know
0:20:11 Don’t need to thank anybody might not need to pay many taxes. Why pay taxes, you know, it’s fine
0:20:14 and similarly those at the bottom are
0:20:16 kind of crushed so
0:20:21 We’ve created this very complicated ideology where
0:20:25 There’s a hidden toll
0:20:26 to
0:20:28 living in and this has happened
0:20:33 within a couple of generations, doesn’t it because I even think about my mother she’s from
0:20:36 I know it’s a different country and there’s different traditions there, but even
0:20:39 In my mother’s generation when she grew up in Africa
0:20:41 If they wanted good fortune
0:20:46 They would take their sheep their animals and they would take it to the local witch doctor and basically offer a sacrifice
0:20:49 they’d obviously pray but they were they were so in the
0:20:53 Opinion that their outcomes were determined by
0:20:58 A religious god of sorts and even her moving to the uk and starting businesses here
0:21:03 I think she’s moved a little bit away from that thinking to the sort of as you kind of almost posit is
0:21:09 It’s almost like the curse of personal responsibility or at least the the pitfalls of personal responsibility
0:21:13 Where she now definitely thinks that her outcomes are correlated to her hard work
0:21:18 And it’s so inch I’ve never considered the fact that that could be bad for us on a psychological level
0:21:21 Sure, because you know, we know that there are good sides of it. Of course we do and so, you know
0:21:26 I’m really pointing out something that is less often spoken about because we know the good sides
0:21:28 Of course a world in which people take responsibility can be good
0:21:33 but at what moment does it crush the spirit and you know talking about your mother and and
0:21:41 You know moving away from an agricultural society or rural society to an urban modern individualistic society
0:21:46 You know in many parts of the world in in the old world in the pre-modern world
0:21:50 When people met each other for the first time, they would say, where are you from?
0:21:54 Where are your answer? Who are your ancestors? Who’s your father? Who’s your mother?
0:21:56 That was people’s identity
0:22:00 Nowadays, of course, as you know, what’s the first question that anyone asks anyone?
0:22:05 What do you do and according to how you answer that question people are either really pleased to see you
0:22:09 Or they kind of gently sideline you and you’re left by the peanuts and you know, no one wants to talk to you
0:22:13 We live in a world. It could sound like an odd world word
0:22:15 We live in a world of snobs
0:22:21 Now the word snob is often associated with some kind of old english interest in like people with castles or you know
0:22:23 Ancient lineage. I don’t mean that
0:22:29 Snobbery is really just any way of judging a human being according to one
0:22:32 But only one aspect of their whole identity
0:22:37 Right, so if you meet a cloth snob and you say, you know, my my jump is from you know, wherever
0:22:42 They’ll go you can’t be a good person because you know, you are so under-invested in your fashion taste, right?
0:22:47 Doesn’t matter how pure your heart is or I great your poems are or whatever you look, you know
0:22:49 You’re clothes are wrong. So that’s a clothes knob
0:22:53 Now the dominant form of snobbery in the modern world is of course job snobbery
0:22:57 Um, and that’s why you know, the opposite of a snob is your mother
0:23:01 Your mother as it were one’s mother the ideal mother, right? The other mother doesn’t care
0:23:04 How you’ve performed she’s maybe fictive
0:23:11 Um caring about who you are, but most people do not care who we are they care how we have performed
0:23:18 And so, you know, we’re often told we live in such materialistic societies. The world’s so materialistic, you know, we’re all chasing money
0:23:25 I don’t think we’re actually chasing money. I think we’re chasing the love and respect
0:23:29 That money in our society brings we have connected
0:23:35 The possession of material goods with the possession of honor and respect
0:23:38 But you know, if you if you rearrange it a different way and you said, you know
0:23:42 You could own a plastic token and get love and respect people would always want the plastic tokens
0:23:48 It’s not it’s not the material goods we want. It’s the emotional rewards which actually, you know
0:23:53 Sometimes we think people are very greedy all they’re doing is shopping for more things and buying fancy cars
0:23:57 But you know the next time you see a guy driving a Ferrari
0:24:05 Don’t think this guy’s a greedy person, you know, he’s so vulgar and greedy and just think this is somebody with a really
0:24:08 intense need for love
0:24:09 right
0:24:15 Because often the avid pursuit of material goods is really masking something much more poignant
0:24:20 Which is the avid pursuit of love and respect. It was for my whole my whole life
0:24:24 I you know, I bought all the Louis Vuitton Range Rover mansion
0:24:29 Um in that chapter of my life where I was really trying to prove something to someone or be accepted by someone
0:24:33 And that’s why I got it and in fact as the more secure I’ve gotten myself
0:24:37 The more you’ll see me every day just wearing all black no watch no sports car
0:24:44 And leaning towards utility in the decisions that I make that that’s so fascinating. I think that is a journey
0:24:49 You know, what doesn’t want to say these goods shouldn’t be available to everybody
0:24:50 Of course they can be available to everybody
0:24:57 But the question is is your need for them coming from a wound or coming from a genuine desire and when it comes from a wound
0:25:01 It’s a problem because it’s not going to solve the wound. That’s the problem
0:25:05 Because you know, the love that you’re going to get it’s like it’s like fame
0:25:07 I always think, you know
0:25:13 A sure sign of being a good parent is that your children have no interests in being famous
0:25:14 because
0:25:16 You know fame is trying to satisfy
0:25:20 A gap that should ideally be satisfied through
0:25:26 More intimate human connections, but we do live in a world which doesn’t have much time for that and so
0:25:30 Both in the sort of economy of fame and the economy of material goods
0:25:34 We’ve we’ve created a world where people are hugely incentivized
0:25:37 to move away from what they really want which is
0:25:41 to be loved to be seen to be heard and
0:25:45 Into a kind of vortex of material acquisition
0:25:50 What is love? Let’s if we’re talking about let’s talk about romantic love. What is that?
0:25:56 Well, can I just first start by saying we’re a bit confused about it and and
0:25:59 So I can’t give you an immediate answer
0:26:03 But I want to register that not just me but the whole
0:26:08 Of the current world is confused about love and I think we’ve been confused for about 200 years
0:26:12 and and let’s let’s go easy on ourselves here because
0:26:16 The way in which we approach love now is a never before
0:26:19 Approached
0:26:22 Philosophy, you know for about the last 250 years
0:26:26 We’ve been loving under the aegis of a philosophy we could call romanticism
0:26:33 And romanticism is is a vision of love with very particular assumptions
0:26:36 Let me run through a few of them
0:26:40 There’s one soulmate for everybody. You’re going to find this soulmate
0:26:43 You’re going to find them through slightly mysterious ways
0:26:47 Possibly through almost something almost quasi-divine like you’ll feel pulled
0:26:53 You’ll meet them at the supermarket jack outline the nightclub and without even knowing too much about them
0:26:55 You will sense that they’re your destiny
0:27:00 So you’ll feel impelled towards somebody that you don’t necessarily know too much of
0:27:06 A force will pull you and you will feel this is the one and they will be an angel literally a sort of
0:27:14 extended being from from another another world. The romantics were very very keen on the notion that you didn’t have to
0:27:21 Know someone too well to understand them even speaking not very much the connection will be even deeper
0:27:24 The romantics also thought that love and sex
0:27:29 Absolutely belong together and that you couldn’t have a millimeter of disjuncture between the two
0:27:34 Love and sex had sometimes drifted apart in the old world and that’d been sometimes a problem
0:27:40 But it became a tragedy. So adultery moved from a difficulty to a tragedy
0:27:44 That’s where all modern novels and films are all about the tragedy of adultery
0:27:47 So look, these are some of the difficulties that the modern world
0:27:53 Has created we we tend to believe nowadays that love is an emotion
0:27:56 That we should feel
0:28:02 Never a skill that we should learn, you know, for example, if I said to you we should probably study love
0:28:06 We should probably go to a school of love. You know, that’s not very romantic
0:28:11 Now every time every time that someone says that’s not very romantic
0:28:14 Ding ding that’s normally a sign of a problem
0:28:19 Like most things that don’t sound very romantic are a good idea and most things that are romantic like
0:28:23 Marrying in Vegas after you’ve met someone for five minutes is not so great now
0:28:27 What are we getting wrong?
0:28:32 One of the things we’re getting wrong is this whole business of instinct, right?
0:28:34 so
0:28:36 we tend to believe
0:28:37 that
0:28:39 Love will pull us
0:28:43 Instinctively towards marvelous people that will be correct for us. You know
0:28:49 The old world people were set up in relationships. You’ll marry this person because of this reason
0:28:52 You know, that person goes well with with my family, blah, blah
0:28:58 Now there’s nothing to do with you. You’re put together with somebody nowadays. We’re nominally free to choose anyone. Hooray fantastic
0:29:03 Aren’t we going to make great choices? Uh, no, why don’t we make great choices because we’re not free?
0:29:06 Why are we not free?
0:29:09 We need to go to psychotherapists to tell us why we’re not free. We’re not free
0:29:12 to love just anyone
0:29:15 We love in tracks
0:29:17 laid down for us
0:29:19 by our childhoods
0:29:22 adult love sits on top of
0:29:28 Tracks and a script laid down for us in childhood. You might go what’s the problem with that? So what? Well
0:29:34 What’s problematic is that many of us had childhoods in which affection was mixed in with more problematic dynamics
0:29:38 That may be in order to derive love in childhood
0:29:43 We also had to encounter somebody who was in a rage someone who was violent someone who was depressed
0:29:48 Someone who put us down someone who preferred another sibling whatever it was and we go into adulthood
0:29:54 And we find that we’re drawn to love stories that feel familiar
0:30:00 Because they’re echoing some of childhood dynamics, but they don’t necessarily for that matter lead to happiness
0:30:03 and you know sometimes we have situations where
0:30:08 Yeah, you set up a friend. Let’s say you’ve got a really good friend and you know another friend
0:30:14 You think those people would really go well together set them up on a date and then you call them up afterwards. You say, so how did it go?
0:30:16 You know, it must have gone really well
0:30:20 They say i’m not sure maybe something was lacking a little spark
0:30:23 What they’re really trying to get at is
0:30:25 They’re not going to put it this way
0:30:27 Your friend this date
0:30:30 Did not show me signs that they would make me suffer
0:30:33 In the way that I need to suffer
0:30:35 In order to feel i’m in love
0:30:42 In other words, this relationship threatened to be happy. That’s why I had to go away. So we are paradoxical creatures
0:30:49 Because our past was not necessarily happy. We’re not necessarily that happy that our future romantic
0:30:52 Lives should be happy either and this is something that
0:30:57 You know, they weren’t thinking about that when love was reinvented 250 years ago
0:31:00 When people say they have daddy issues and things like this
0:31:07 Are you saying then that there’s often truth in that because they had a early experience with a
0:31:11 Father figure a male figure in their life that might have left them or might have you know created a
0:31:15 Anxious attachment style or something. So they then end up pursuing
0:31:22 All men and relationships because that’s the suffering that they associate with love
0:31:26 Sure, I mean we repeat what we don’t understand
0:31:30 And so long as we’re unaware of the stories that we’ve grown up with
0:31:37 We will enact them in our adult lives. So we’re not compelled to do this forever, but and look
0:31:43 I think a lot of us have a desire to give the stories of our childhood a different ending
0:31:47 Our father might have been a distant and you know mean spirited creature
0:31:50 But also had some good qualities
0:31:56 The dream is to find somebody a bit like that but to make sure that the story has a good resolution
0:32:00 So it’s not merely a desire to repeat. It’s a desire to repeat and give a better ending
0:32:04 But frequently, you know, we don’t get there and I think that
0:32:12 Look the thing about psychology is we see all around us people doing
0:32:17 So-called crazy things, you know falling in love with people. They’re not going to make them happy
0:32:20 sabotaging their careers
0:32:26 Not able to open up to people and we think we can step back and go. Why are they doing that stuff? What’s going on?
0:32:29 Now one way to look at it
0:32:33 And it’s a kind of compassionate way to look at it a lot of the stuff that looks crazy now
0:32:36 Once made a lot of sense
0:32:44 It was once probably a really clever thing to do if you were growing up, let’s say in an environment in which
0:32:48 Let’s say a parent was suicidal, right a parent was suicidal
0:32:55 And you shut down your emotions totally and decided you would never trust anyone fantastic
0:33:00 That’s a fantastically clever thing to do when you’re five years old and you’ve got a suicidal parent, right?
0:33:03 Because that will get you through to the next stage of life
0:33:08 If you open your heart at five and there’s a parent who’s suicidal it’ll tear you apart
0:33:14 So good for you. You’re you’re doing something brilliantly clever, right or imagine somebody who
0:33:23 Is it becomes a clown as a child because there’s a very sad atmosphere and there’s a depression
0:33:27 And all they can have time for is jokes. They’re just a manic joker, right brilliant
0:33:31 What what a fantastic thing for a kid to work out that they need to be
0:33:39 Quite a kind of manic joker. But what happens 10 years late 20 years later 30 years later is that what used to be a
0:33:45 Fantastic defense against an intolerable situation has turned out to more or less ruin people’s chances
0:33:52 Because the person you know with that difficult father will end up never being able to open their heart to anyone
0:33:55 Even a very safe person. They won’t even know their hearts closed
0:34:01 But they will be acting out the same defensive strategy or the person who you know
0:34:03 It was a great idea to be a bit of a joker early on
0:34:10 But now they have no time for anything serious and their friends feel that they’re a slightly plastic person can never connect with them
0:34:12 That’s a real toll
0:34:14 in in the in the adult world, so
0:34:22 You know very often what we need to do is to say thank you to our younger selves for having devised strategies
0:34:25 That really were clever, but at the same time say
0:34:27 Thank you
0:34:33 It’s enough. I want to I want to live in a different way. That was a fantastic strategy then it may no longer be
0:34:35 The work wait for me to live now
0:34:39 I was thinking as you were speaking about that there’s kind of two groups of people
0:34:43 I was bouncing through different people that I know to see how it fit with them
0:34:49 And I identified in my mind that there’s basically two groups of people there the ones that are aware of their cycle
0:34:52 You know and whether they’ve
0:34:57 Acted to change it or they’re just reliving it. Who knows and the ones that are totally unaware that they’re in this cycle
0:35:02 And they just think oh god my luck. You know they say phrases like that. Just my luck
0:35:07 How does one increase their awareness of their own cycle? Do you think there’s a way?
0:35:10 yes
0:35:13 So much that can be done. Let’s imagine the very simplest exercise
0:35:18 Psychologists have these things called sentence completion tests
0:35:21 Where you start with a stub of a question and then you end it with an ellipse
0:35:24 It’s a dot dot dot and you say to somebody don’t think too much
0:35:27 Just finish the sentence and typical ones are
0:35:30 men are dot dot dot
0:35:32 women are
0:35:33 dot dot dot
0:35:34 I am
0:35:36 dot dot dot
0:35:39 Life dot dot dot now if you give somebody that sheet of paper
0:35:42 And say to them don’t think too much just just write it down
0:35:45 All right, amazing things bubble up
0:35:52 Men are you know authoritarian villains. Wow. Where did that come from right? You’re carrying out you know women are
0:35:55 You know, whatever it is life, you know, I am
0:36:01 You know a nobody who deserves to be stamped. Well, did you know a minute ago that you have that in you?
0:36:06 Not necessarily in other words sometimes you need these little levers
0:36:10 to shine a light now a thing that
0:36:13 Really helps and I’m not you know
0:36:16 For your viewers
0:36:19 Many therapists many psychotherapists and not what they should be
0:36:24 But some are great if you find yourself with a good psychotherapist, they can also increase
0:36:29 Your level of self-awareness. I think that’s what we’re talking about increasing level of self-awareness and and
0:36:32 The reason is very simple
0:36:34 You know, there’s stuff that we all do let’s imagine
0:36:39 I don’t know when you’re around a man you think that person’s judging me
0:36:45 Therefore, I’m going to withdraw and not enter into competition with them. I’m around a woman. I think I’m going to have to
0:36:51 You know, I’m going to be treated badly. Therefore, you know, whatever it is something from your past is projected onto it
0:36:55 You end up in a therapy room with a man or a woman and lo and behold, what do you do?
0:37:00 You bring out that thing and you bring out that thing that you’re doing normally
0:37:04 Except this time you’re not doing it in the office. You’re not doing it in a relationship
0:37:08 You’re not doing it in a context where people are busy and have got their own stuff going on and doing their own games
0:37:15 You’re doing it with somebody a trained professional in a quiet room and they can see it’s like a petri dish
0:37:20 They can see the stuff that you’re doing and so suddenly you’ll be saying to your therapist
0:37:23 I know you hate me and the therapist will be going
0:37:30 I really don’t think so but i’m interested that you have that conviction that you do
0:37:37 Or someone will be going to the therapist. I need to look after you. I think you’re quite tired and I really
0:37:41 You know, you’ve been doing such great work. I feel I want to look after you
0:37:44 Maybe you’d be doing that all your life and the therapist will be going
0:37:46 You don’t need to look after me
0:37:53 But was there someone in your past that you needed to look after and that made you feel guilty and that has meant that
0:37:58 Every time you’re with somebody you feel that their needs are more important than your needs
0:38:03 And there’s a chance therefore to see more clearly than ever before
0:38:06 outside of the kind of hubbub of relationships or office life
0:38:11 The kind of stories that you’re projecting onto reality to your huge cost
0:38:13 So i’m now aware
0:38:16 Of my cycle that originates from my childhood
0:38:19 The next step is doing something about it. How do I
0:38:22 overpower that sort of
0:38:24 hard-wired urge to
0:38:29 Repeat the cycle that comes from my childhood. Well, look see let’s not minimize
0:38:34 That’s already an enormous achievement. Yeah, you know what I mean? I mean that’s that’s you know
0:38:42 If you’re there that you have a handle on look, we don’t need people to be perfect, right? We don’t need to be perfect at best
0:38:46 We need people to know how they’re imperfect
0:38:53 And that they can have a chance to warn us of their imperfections in good time before they’ve done too much damage
0:38:58 There’s an enormous difference. I mean look again take the take the dating idea. Let’s imagine, you know
0:39:01 I often say
0:39:05 Don’t do this to me because we’re not um, we’re not on a date but um, but
0:39:09 A great question to ask somebody on a date is how are you mad?
0:39:11 How are you mad?
0:39:18 Right if the person says i’m not mad. I’m completely sane run away because you know everybody has folly inside them
0:39:24 And we’re approaching a measure of everyday tolerable sanity when we’ve put some flags
0:39:31 In the areas of our madness. So total sanity is not a possibility for any human being
0:39:39 um, but the awareness of where the insanity lies and a little bit of warning and prompt apology, you know after
0:39:43 Um an incident goes a huge
0:39:47 Long way, you know people often say i’m looking for a partner with a good sense of humor
0:39:53 No one needs jokes. It’s not it’s not about jokes. It’s really about modesty about oneself
0:39:55 Right somebody who’s able to go
0:39:57 I think I mean take the other thing
0:40:00 If you meet somebody who thinks they’re easy to live with run away
0:40:05 No one’s easy to live with and someone who thinks they’re easy to live with is really trouble
0:40:09 So somebody you could put out the hand go, you know what? Yeah, i’m a bit of i’m pretty tricky to live to live with
0:40:17 Great that person is safer not necessarily totally safe, but they’re safer because they’ve started on the road to self-awareness
0:40:19 and
0:40:22 So ultimately the best we can do in this world is self-awareness
0:40:25 prompt apologies when we slip up
0:40:26 um, yeah
0:40:27 and a
0:40:29 genuine intention to
0:40:33 Make progress I guess
0:40:38 Is that is that important as well? So like me being aware that I have certain habits in my relationship is one thing
0:40:40 but that I think
0:40:43 my partner would like to know that
0:40:47 Some of the destructive cycles I might have i’m working on them
0:40:56 I’m at least trying to make forward motion. Yeah, totally. I mean, I think one of the most destructive ideas in the modern world is the idea that
0:41:00 True love means accepting somebody for who they are
0:41:03 in all of their
0:41:05 You know all of their good and bad sides
0:41:07 It’s a it’s a lovely dream
0:41:10 And you know sometimes when you hear of breakups they’ll go, you know, my ex, you know
0:41:14 They just didn’t accept me for who I was and everyone will go. Oh, yes. God. What a terrible person, you know
0:41:18 How awful but you know politely one wants to go hang on a minute
0:41:22 Do any of us really deserve to be loved for the whole of who we are?
0:41:31 Is that really a fair expectation or isn’t as you suggest, isn’t it fair to suppose that all of us are works in progress and that
0:41:35 You know, there is nothing contrary to the spirit of love
0:41:38 In a desire to improve
0:41:41 The ancient greeks had this right, you know for the ancient greeks
0:41:43 Plato saw love as a classroom
0:41:46 Beautiful idea that love is a classroom in which two people
0:41:51 In a spirit of generosity and kindness. I mean, we’re not talking about shouting here
0:41:54 We’re talking about generosity and kindness two people endeavor
0:42:01 To help each other to become the best version of themselves of each other, right that that love is is geared towards
0:42:05 Progress and working on yourself. That sounds very odd nowadays
0:42:10 You know, if you if you went around saying I’ve read some playto and he’s kind of guiding me towards the idea
0:42:14 The love is a classroom. So therefore I’m going to give you a 40 minute lecture on some of your flaws
0:42:19 And then I’d like you to give me a 40 minute lecture on some of my flaws. This would be considered ding ding ding
0:42:27 Unromantic, right? That’s not very romantic. Is it doesn’t mean it’s a bad idea as I say love is a skill to be learnt
0:42:29 Not just an emotion to be felt
0:42:34 And some of that means that we might need to go back to school
0:42:36 I’ve been thinking more recently that
0:42:39 Most relationships
0:42:43 The success of most relationship comes down to this idea of like how good you are at conflict resolution
0:42:45 Because I’ve had a previous relationship where
0:42:51 Um, I we both can take the the blame per se. We were just not good at conflict resolution
0:42:55 And then I’ve had a more recent relationship where we’re very we seem to be much better
0:43:00 Not perfect, but much better at conflict resolution and it makes all the difference
0:43:02 and but I think Stephen, you know
0:43:06 It’s not if you were bad at conflict resolution. It’s not just your fault
0:43:13 It’s it’s partly the way our society works come back to the idea of romanticism, right? Romanticism gives us this extraordinary idea
0:43:19 That love is something that should be felt and communicated without words, right?
0:43:23 So the the most romantic people think the most romantic sentence that often people will say is
0:43:26 I met this person and we didn’t even need to speak
0:43:32 We just felt on the same page. Everyone goes. Oh how romantic ding ding danger
0:43:39 Um, because it’s you know, well this leads to a catastrophic outbreak of sulking, right?
0:43:45 What is sulking right a what is a sulk a sulk is a fascinating pattern of behavior
0:43:50 Where you get very angry with someone because they have not understood you
0:43:57 Without even though you haven’t said anything they’ve not understood you and you get offended because you think because you’re a romantic person
0:44:03 You think they can’t possibly love me because true love means understanding somebody, you know, intuitively
0:44:09 Um, wordlessly and therefore I’m not going to speak and so, you know, you come about from a party with your with your partner
0:44:12 and uh, they say to use anything wrong darling and you go
0:44:18 Of course there is but you’re not going to tell them and then they start saying come on. You can tell me what’s wrong
0:44:20 and and the sulking person goes no
0:44:23 And this can go on and on and on. I mean, you know
0:44:27 We’re all we’ve all been at it sometimes, you know, you you go home
0:44:30 Uh, you you go straight upstairs you go to the bathroom you shut the door
0:44:33 And then your partner’s kind of knocking at the door going, please darling
0:44:36 Just just tell me what’s wrong and you go from behind the door
0:44:43 No, and and the reason is that you’re a romantic and you believe that your partner should have miraculous
0:44:45 almost alien capacities to
0:44:48 look through the bathroom door into your
0:44:52 Nulled and wounded soul to understand what the upset is
0:44:58 But of course they can’t because they’re just human, you know, it takes us a long time to realize that other humans are not mind readers, you know, one of the
0:45:01 First thing we should always ask is
0:45:03 Have I told them this? I know I’m upset
0:45:11 But did I tell them this and so often the answer is not quite because we’re romantics and so we have to do that really
0:45:12 I mean, you know
0:45:18 We can accept it’s really boring. We’ve got to use words. We’ve got to painfully stack up words and go
0:45:25 The reason that I’m getting a little techy is because and you’ve got to explain yourself. It’s not very romantic
0:45:29 But that is normally a sign. It’s a good idea. So honesty I
0:45:35 I’ve struggled at times to be completely honest in my relationships when I felt like the honesty might hurt them
0:45:38 so
0:45:40 Can we have true love?
0:45:41 and
0:45:43 total honesty
0:45:45 I believe that the the wish
0:45:55 to tell someone absolutely everything is is both beautiful and ultimately utopian in a problematic way because
0:46:01 We all of us have within us ambivalences doubts
0:46:04 Unfaithful thoughts etc
0:46:11 and it isn’t the work of love to rub your partner constantly up against the most
0:46:18 Troubling disturbed sides of your psyche now. We’re not talking. This is not an advocacy for sort of total mendacity and lies
0:46:19 But it is
0:46:21 an advertisement for editing
0:46:23 you know
0:46:30 We should hope that we don’t meet the fullest version of each other all the time
0:46:32 You know, I know it sounds romantic, but sometimes
0:46:35 It’s as parents know
0:46:41 Is it is it that great as a parent to tell your child absolutely everything about what’s going through you or sometimes
0:46:47 You know, is there a role for saying i’m just going to edit myself not in the name of
0:46:51 subterfuge or deceit but in the name of love
0:46:56 That love could be compatible with an editing of certain aspects of your reality
0:47:00 one of the areas where a lot of editing happens is in the bedroom
0:47:05 In relationships in sex in sexless relationships
0:47:06 um
0:47:12 I was looking through some statistics earlier on because I know that you’ve talked quite um extensively on
0:47:16 relationships and sex and sexless relationships. I found this stat that says a
0:47:24 22 study by relate to uk based counseling network found that 26 percent of people in relationships were having
0:47:31 Sex less than 10 times per year in eight percent. We’re having no sex at all. This is a stark rise from
0:47:33 2018
0:47:35 um, where the numbers were
0:47:41 Quite significantly lower than that. It seems like as a society we’re getting increasingly sexless
0:47:48 Yeah, so the question is where’s the problem? Is the problem in the body or is the problem in the mind now?
0:47:51 You know being the kind of guy I am i’m going to shift us to the mind
0:47:57 I’m sure sometimes there are bodily issues and you know, they deserve attention too, but if I can talk about the mind
0:47:58 um
0:48:00 Why is it that sex is easier at the beginning?
0:48:03 Then in a long-term relationship
0:48:07 One of the leading answers is anger
0:48:12 It’s not very easy to have sex or want sex with someone that you’re angry with
0:48:19 And in many relationships, there’s a lot of stored anger that neither party knows is there
0:48:22 And that anger has come from
0:48:27 Micro incidents of disappointment. Someone didn’t quite call when they said they would
0:48:33 Someone didn’t laugh when they might have done someone didn’t show generosity when it might have been required
0:48:34 um
0:48:40 And these things get stored up and the result of too much of this is that you don’t want someone going anywhere near you
0:48:45 Because you’re because you’re furious. You’re essentially furious, but in the way of these things you don’t know you are
0:48:51 You don’t know you’re furious. Again, you know, the mind is not obvious to itself. So
0:48:56 You know, if you want to have more sex, don’t just invest in candles and fancy linen
0:48:57 um
0:49:01 A quite useful thing to do is to go and have dinner with your partner and say to them
0:49:07 We’re both going to ask each other how we’ve annoyed each other because we have annoyed each other
0:49:12 Not because we’re evil people but because we’re human and we’re in a relationship and no relationship survives more than an hour
0:49:17 Without a build-up of frustration and the more we can let out that frustration at the dinner table
0:49:19 The more it won’t
0:49:25 You know create a blockage in the bedroom and so the chance to discharge frustration and you know
0:49:32 Often the reason why we don’t tell our partners what our frustrations are is that they sound ridiculous
0:49:39 It’s like what hang on you’re upset with me because I use the word really in what you thought placed too much emphasis on the
0:49:41 Why when I was speaking to your mother?
0:49:47 Are you crazy right you could you are laying yourself open to your partner pointing to you going are you crazy?
0:49:51 But I think that we’re all in love
0:49:55 very small children at least a small part of us is and
0:49:59 Um, as we know small children get upset about really weird tiny things
0:50:02 You know you you’ll move a button and they start wailing and you go what’s happened?
0:50:05 And they go you moved the button and you go I did uh, why does that matter?
0:50:09 But but for them it matters or you know pencil has slightly changed direction
0:50:12 So we should learn we should remember what it felt like to be a child
0:50:17 And we should acknowledge that there remains even an adult who’s very competent in all sorts of areas
0:50:25 A small child who is liable to be getting very upset about small things triggered triggered but
0:50:33 Because they’re an adult this is the problem. We we think an adult can’t possibly be having such childish reactions again. We need to just
0:50:35 um
0:50:41 cast aside our fears of shame and say you know what yes an adult can get very upset about tiny things
0:50:45 An adult probably is upset about tiny things and we’re doing
0:50:50 Ourselves an honor when we can dare to reveal this to our partner and they can do likewise
0:50:52 so if I’m
0:50:58 If I’m someone listening to this now, and I’m in a relationship where I don’t think it’s interesting
0:51:00 Even when I say I don’t think I’m having enough sex
0:51:05 The idea of how much sex is enough sex has probably come from movies, which is a bit of a trap as well, right?
0:51:10 But if I’m in a relationship and we are in a sexless relationship by whatever definition
0:51:16 Solution one you’ve presented there is try and resolve the anger the underlying contempt
0:51:18 um
0:51:20 Are there anything else that you think is?
0:51:26 Effective ways of solving for that. Look, I think we I think one useful thing to do is to go. Why does sex matter?
0:51:27 What is this thing called sex?
0:51:31 Why why does it matter and when people get very upset?
0:51:38 I think the answer tends to be that sex is a symbol of something very poignant and very delicate, which is
0:51:46 My partner loves me and they can’t the reason why it becomes such an acute issue is that they cannot hold on to the idea
0:51:52 That the partner might love them and might not want sex. This is psychologically impossible now. It is important to say
0:51:57 It is possible. It is possible that your partner both loves you and doesn’t want to have sex
0:52:00 There could be other reasons. They’re feeling unwell, etc. So
0:52:06 And then we can ask ourselves what does sex really aim at sex aims at intimacy, you know
0:52:08 Even we’ll say they you know
0:52:13 In people to polite language I say they became intimate which means they had sex
0:52:19 So what what we know about sex is that the really exciting thing about sex is not the sex bit. It’s the intimate bit
0:52:28 It’s the idea that someone is without their guard, you know, most of the time we approach other people with our guards on and
0:52:34 In this very rare and unusual thing we do we meet another human being in a vulnerable state
0:52:37 And this is such a relief
0:52:42 From the normal limitations of life and there are other ways of doing this
0:52:44 You know sex is not the only way of doing it. So
0:52:47 By understanding better what sex is
0:52:50 We can also have a chance
0:52:55 To get some of what we get in sex in things that are not sex if that makes sense
0:52:57 I had Tracy Cox on the podcast and she said something to me
0:53:03 Which really stuck with me because I hadn’t noticed it until she said it which is this idea
0:53:05 I believe she called otherness
0:53:07 Which is when your
0:53:13 Partner almost becomes like a family member or you start seeing them as like a sibling because they are
0:53:19 In their sweatpants around you and she made the claim which I think I’ve read in your books as well that
0:53:22 in many respects, that’s the very opposite of
0:53:24 the
0:53:30 The spice that makes sex so appealing in those early days when it’s new and novel and risky
0:53:36 You know, and so she kind of alluded to the fact that love and sex were actually set on two different ends of a pole
0:53:45 Right and again come back to my theme. Um, what does a romantic say a romantic romanticism tells us sex and love belong entirely together
0:53:49 But I think what you’re saying and you know, many of your
0:53:55 Viewers will know is that the relationship is is trickier and again, let’s not torture ourselves about this
0:54:02 Let’s let’s get curious and then let’s communicate about this. Um, and I think that
0:54:04 look
0:54:10 A growing child has a paradox to deal with and this is what Freud famously
0:54:13 Doesn’t matter what you think of Freud. It’s a very useful
0:54:16 observation really that
0:54:23 The child experiences love in the first instance at the beginning of life. We all experience love
0:54:31 Um at the hands of people who everything’s gone, right? We will have no sexual connection with right
0:54:35 So given the debt that adult love owes to childhood
0:54:42 That sets us up with a problem when we as adults start to fall in love with people and start to build up relationships
0:54:46 Which is that the more we get cozy with someone the more we feel
0:54:50 Like we did a little bit with our parents when things were really cozy
0:54:53 Which is oddly why?
0:54:58 People like going to hotels. Why do people like going to hotels to revive a relationship?
0:55:04 It’s because the furniture doesn’t remember you the curtains don’t remember you you are
0:55:08 You’re allowed to be for a chosen moment somebody without history
0:55:14 And it’s the history that is making intimacy hard because that history while it’s knitting you together
0:55:18 And making you emotionally close is also
0:55:20 rendering
0:55:22 sexual
0:55:23 freedom
0:55:30 And I think it’s just we need to go very easy on ourselves for the fact that this happens and um, what do we do about it though?
0:55:35 Don’t need to book a lot of hotel rooms. We need to spend a lot of time away from my partner
0:55:39 I notice even that you’re laughing you’re smiling as you say that and I think that’s partly the clue
0:55:43 You know when we come up against the hardest conundrums in life
0:55:48 Having the tolerance of a sense of humor a shared sense of humor
0:55:55 You know if a couple can turn the sexual challenges from a tragedy into something, you know closer to
0:56:01 A comedy it’s an enormous achievement. Think of you think of teasing right?
0:56:05 There are sides of couples that they find really really hard
0:56:09 Isn’t it wonderful when a couple learns with affection to tease one another?
0:56:10 They go, ah, steven
0:56:16 Yeah, there’s that thing that you do gives you a little nickname. It calls you whatever it is, you know a little affectionate nickname
0:56:22 That’s a wonderful moment because it means that irritation has been sublimated into
0:56:26 Tender compassionate understanding for why someone is difficult as they are
0:56:29 So the best thing we can do with our irritations with our partners
0:56:33 Is to be able to tease our way out of them
0:56:37 And we may need to do this in troublesome areas like like sex
0:56:42 It’s an enormous achievement if your partner can call you you know can go from thinking that you are an idiot
0:56:46 To smiling at you and thinking you’re a lovable idiot, right?
0:56:50 We’re all in the end of the day a lovable idiot. We don’t need to believe in god
0:56:53 But if god was watching us from up there on the space station
0:56:59 We are all you know eight billion lovable idiots and once we can have that sort of
0:57:05 Compassionate relationship to ourselves. That’s the beginning of a big bit of the big bit of the solution
0:57:06 I often think
0:57:09 You know I’ve been in my relationship now for a couple of years
0:57:13 I think how do I stop my partner getting bored of me? Well, they become a day
0:57:18 Sometimes it does cross my mind like is she just going to get like bored of me and also, you know vice versa
0:57:21 You think of being with someone for like 40 50 60 years
0:57:23 I’m sure some people listening have been
0:57:25 With their partners for multi decades
0:57:31 Is there a risk of us getting bored of our partner and then seeking the sort of you know the novelty in
0:57:33 Affairs and how do we prevent that?
0:57:36 Okay. Well, look here’s one
0:57:37 suggestion
0:57:38 um
0:57:43 The thing that becomes very boring in all relationships is when people cease to listen to each other now
0:57:47 You know when you may when you say the word listen, you kind of think. Oh, yeah, I know what that means
0:57:50 Hang on. Let’s complicate this is to you a little bit usefully
0:57:51 um
0:57:56 To you know, most of us have never been listened to properly. It’s not something that normally we know how to do
0:58:00 We know how to speak, you know, there are there are there are lessons in how to become a good public speaker
0:58:04 Not very many lessons in how to become a good listener, right? Is that telling us something?
0:58:07 So what is it to listen?
0:58:12 Imagine a situation where someone says something to you and rather than you jumping in going
0:58:16 Oh, that reminds me of you know, something happened with my auntie or that reminds me of or you know
0:58:19 Starting to give advice and going the thing that you need to remember is one two three four, right?
0:58:22 Which is normally what we do when people speak
0:58:28 It’s to simply hold back and therapists are good at doing this and simply do what they call reflexive listening
0:58:30 So, you know, you say to somebody
0:58:34 I’m really annoyed. I’ve had such a difficult day at work. This happened that happened and then you simply
0:58:39 repeat back to them using slightly different words the essence of what they’ve said and you say
0:58:43 I’m hearing that life’s quite difficult for you at the moment at work
0:58:47 And that you you know coming out of pressure from your boss and the person, you know
0:58:54 It’ll be try it because the person will immediately feel I’m being heard and then they will have they will feel more
0:58:58 They understand more about themselves, you know, why is it that in the company of some people?
0:59:02 We feel really interesting and have lots to say and the company of others
0:59:05 We kind of feel a bit bored. We don’t have anything to say we’re the same people
0:59:09 It’s because we feel we intuit that we’re in the presence of a listener
0:59:14 And the best way to listen is literally to not give advice not
0:59:23 Give it anecdotes, but repeat back to somebody what they’ve said in slightly different words and I mean, you know parents
0:59:27 Bless them. I’ve been a parent. We’ve all been parents. Many of us been parents. Um
0:59:31 Parents are often quite bad at listening to their children. They think they’re listening
0:59:33 I I was in a holiday resort
0:59:37 A few months ago and there was this kid
0:59:42 Little kid must have been three or four and it was having a bad day. It was really screaming
0:59:47 and the parent the mother was saying might be the mother someone was saying, um
0:59:50 What’s what’s wrong? Um
0:59:52 And the kid was saying I hate it here
0:59:55 the whole place smells
0:59:58 It’s a poo and I want to be back home at kindergarten
1:00:05 And the caregiver said don’t be so silly darling. We’re on holiday holidays are fun
1:00:08 And what’s more this hotel has cost a lot of money
1:00:10 And you want to go, okay
1:00:15 I get it this woman was trying to help she was trying to you know, calm down this this distressed child
1:00:20 Was she listening not really because basically what the kid was saying is I’m having a really bad day
1:00:26 Everything feels absolutely disastrous. Help me. Ah, right and we’re all we all have a version of those days
1:00:33 And we don’t want to be told come on. You’re living in really wonderful times. The sun is shining. You know, uh, there’s lots to celebrate
1:00:36 We want someone to go
1:00:41 I hear things bad for you. I’m hearing things are bad for you. Um
1:00:44 I’m hearing you’re not coping very well
1:00:47 And you’re pretty sad
1:00:50 Now if you do that
1:00:55 Don’t rush them. Don’t give advice. Don’t give you know, you will get a great response back
1:00:58 We can put money on it
1:01:01 listening
1:01:04 What are the um the other core components then because I really want to close off this topic on
1:01:10 Love and sexless relationships. What would you say are the core components or the core habits of
1:01:15 two people who have a really successful long term enduring
1:01:21 Sexual and romantic relationship if we just focus on the the sex side of things first
1:01:24 What are those core habits? So I guess
1:01:26 Communications when that’s come through quite loudly
1:01:31 Look, uh, I’d start a little bit further upstream and go like overall
1:01:36 What do these guys need to do and I think overall they both need to acknowledge that they are
1:01:39 frail fragile
1:01:45 slightly crazy people because not because they are them but because they’re human and there’s no other option for a human being
1:01:47 than to be slightly crazy
1:01:48 and
1:01:50 Nevertheless against that background
1:01:56 They’re attempting to do their best right so that the combination of an acknowledgement of their fallible nature
1:01:58 mixed in with
1:02:03 Um a dedication to trying to understand it through broadly therapeutic means
1:02:05 So this is a very crucial thing
1:02:11 The other absolutely crucial thing is an acknowledgement that a lot of what people will be getting up to in relationships
1:02:14 Will have nothing to do with the person in front of you
1:02:17 That you will be importing from different periods of your life
1:02:25 Scenarios and assumptions that owe nothing to the here and now and owe quite a lot to mum dad caregivers and other scenarios
1:02:30 and the capacity to acknowledge that with grace to say
1:02:35 Okay, I’m sorry. I’m you know, I’m getting confused about who’s in front of me, right?
1:02:42 I am importing into this situation an energy that doesn’t belong there. We all do this the whole basis of attachment theory
1:02:50 Let’s remind ourselves is that your attachment style is governed by your first attachment the attachment that you had with a parental figure
1:02:54 and therefore, you know, you will be let’s say insecurely
1:02:56 preoccupied
1:02:58 attached to somebody
1:03:06 Not because they deserve that quality of attachment because your early caregiver did that’s that’s what they mandated through their own behavior
1:03:10 But your partner maybe someone completely different is someone completely different
1:03:17 So if I can put it this way getting on top of your projections, we project wildly as human beings and
1:03:23 Being able to have at least a sense that the person in front of you may not be entirely who you think they are
1:03:27 And the reality in the here and now may be slightly more innocent
1:03:35 And I think, you know, you owe it to yourself. It’s look it’s so boring. I’m sorry, Stephen. I’m sorry dear listeners
1:03:42 You have to get on top of your childhood. It’s so boring to be told this to be to be 30 40 50 60
1:03:46 And to be told that you have to get on top of your childhood. I mean my goodness
1:03:48 This is not a nostalgia fest
1:03:52 The only reason is so you can put the damn thing to bed and never have to think about it again
1:03:57 But it’s going to be rattling around unless you have done so and I think it’s so
1:04:00 Look think of language all of us when we were kids
1:04:08 We were put in an environment where without us doing anything we learned an entire language with syntax grammar
1:04:13 A complicated vocabulary, etc. And this happened while we were doing handstands in the garden
1:04:19 Drawing buttercups in the kitchen, etc. We absorbed an entire language and we had no idea
1:04:22 The same thing was going on emotionally
1:04:26 We learned an emotional language not a language about grammar and vocabulary
1:04:34 But a language about trust a language about self-esteem a language about who we are a language about what will happen to us when we trust someone
1:04:36 a language about
1:04:37 Whether it’s safe
1:04:43 To go with someone to be ourselves, etc. We learned that whole language and we have no idea we learned it
1:04:47 Just that we had no idea we ever learned our language of birth. It just happened
1:04:51 But it’s inside us no less than the grammatical language
1:04:57 And what we have to do and it’s just as difficult as learning in adulthood
1:04:58 You know how difficult it is
1:05:02 Imagine if I said you learn Finnish now now you’re going to learn Finnish or next week
1:05:07 We’re going to go off and we’re going to learn, you know, I don’t know Korean right you’d be like in a week
1:05:12 Uh, well, it’s going to take a long time, isn’t it? We’re going to have to do this for a long time
1:05:15 Do you know what I’d say there’s two things I’d reply if you told me to learn Finnish
1:05:21 First one is god, that’s gonna this is what I think that’s going to take forever and the second one is what’s the point?
1:05:26 But I’d also say let’s say we’re not trying to learn Finnish. We’re trying to learn trust
1:05:33 Let’s say we’re not trying to learn Korean. We’re trying to learn the lesson of vulnerability safe vulnerability, right?
1:05:35 These are very valuable lessons
1:05:38 Very valuable lessons that we need in our relationships
1:05:42 I say that because I I point at the childhood patterns that you’re talking about
1:05:45 And I think one of the reasons why people don’t open up that closet and do the work there
1:05:51 Is because they don’t realize that that is the puppet master dictating their career relationships and everything in between
1:05:57 So I think step one is like them understanding the impact that that childhood narrative is having today
1:06:01 And and then also realizing, you know, this is where language can be a useful metaphor
1:06:08 Is is about time because sometimes people say, okay, so I understand I saw a listen to podcasts
1:06:10 great great guy
1:06:12 Stephen, you know, really
1:06:16 Get guys on top of it. Listen to many of his podcasts. The problem is after three podcasts
1:06:21 I’m not healed and you want to go look at how many lessons of Finnish or Korean did you do a three?
1:06:26 Are you fluent? Oh, not quite. I might need another 150. Yes. So in other words, 150 more
1:06:30 Well, in other words, we need to take it slowly and we need to repeat these things
1:06:32 You know what we’re talking about religion earlier
1:06:36 One of the things about religions is they understand that our minds are like sieves
1:06:39 You know, take Islam. Islam wants us to remember
1:06:44 Their god three four five times a day in many religions. You’re on your knees constantly
1:06:48 Because they know these religions know that it goes in one ear goes out the other
1:06:54 It comes, you know, that we’re not very good at holding on to the even the truths that we are most attached to
1:06:57 And I think part of the problem with the modern world is we tend to think
1:07:01 I’ll just listen to that idea once. I’ll just read an interesting book
1:07:03 Said said something we once and I know now I’m going to change my life
1:07:07 You want to go? No, no, you know, again, think of the holy books
1:07:11 How many times are you supposed to read the bible the Quran it’s a buddhist text every day because
1:07:16 We’re not very good at holding on even to the things on which our lives depend
1:07:23 Is there a risk though in this sort of healing culture where we’re all just healing forever and we’re all kind of like
1:07:26 broken and trying to recover from
1:07:30 Our early years where someone snatched candy out of her hands or something
1:07:35 Is there I read an article a couple of weeks ago and it said there was a bit of a bit of a risk to this long term
1:07:37 ongoing healing mentality that we’re
1:07:44 Look, I sense your frustration and I share it. It would be so nice if we could just
1:07:49 Get on with life without having to bother with all this stuff. I I understand
1:07:54 But I think Stephen the thing you have to bear in mind is we are no longer merely trying to survive
1:07:56 We’re trying to thrive
1:07:59 Right. The age of survival is behind us
1:08:04 You know, we’re not just looking to reach the age of 30 and then collapsing to bed and thinking, you know, it’s been fantastic life
1:08:10 I’ve not been butchered by an enemy, right? You know, we want to reach 80 85 and we want
1:08:13 Not just survival. We want fulfillment
1:08:19 And if we want that we’re going to have to pay attention to things that previous generations didn’t again
1:08:21 Let me use another metaphor, right?
1:08:25 Um, the most of human history people here. I am drinking glass of water, right?
1:08:30 People didn’t pay much attention to water if it looked like there wasn’t anything actively floating in it like a frog or something
1:08:36 They think it’s clean water, right? I just gulp it back and through such nonchalance if I can put it that way
1:08:38 Millions of people died, okay?
1:08:43 And then towards the end of the 19th century at about the very same time that Sigmund Freud in Vienna was getting going
1:08:45 Helping us to think about certain things in the psyche
1:08:52 various people got very interested in water supply and all the main cities, paris, london, new york
1:08:58 Got a complete overhaul of their water supplies because it was suddenly discovered that microscopic organisms
1:09:01 Could kill hundreds of thousands of people
1:09:04 In a glass of water that looked completely clear
1:09:08 You might have enough to kill a city, right? And this is deeply perplexing. You think hang on a minute
1:09:10 It’s just a glass of water must be fine
1:09:12 And you know, I don’t want to be hard on you
1:09:17 But in that tone of like really is can we be bothered with that old childhood stuff?
1:09:20 Why don’t you just get on with it? You want to go unfortunately?
1:09:23 We have to take care because they’re a macrobiotic
1:09:27 organisms as it were in our lives
1:09:30 That are gumming up our capacities for fulfillment
1:09:36 And it’s not that it’s not necessarily they’re going to kill us, but they will hamper our capacity to be
1:09:41 You know to exploit our full potential and after all, you know, this is what this podcast is about
1:09:44 this is what many people are concerned about and
1:09:46 It’s going to require work
1:09:53 Can we ever truly heal from those things? Can or will they always be there in the back room just exerting less power over us?
1:09:57 Um, look wonderful German philosopher Schopenhauer
1:10:01 He says that the goal of life is to turn tears into knowledge
1:10:05 Wonderful progress tears. What are you going to do with those? They just end up in your pillow
1:10:10 They might end up, you know being uh things you can learn from so I think the best we can do is
1:10:15 To learn to turn so many of the troubles that afflict us, you know
1:10:21 No life is without affliction, but that moment when we go, you know what I’ve learned something from this torment
1:10:27 This was a total nightmare, but I’ve pulled out of it something about myself about human nature about psychology
1:10:33 Then we’re really learning then we’re really on the path to a good life because a good life is not a problematic free life
1:10:39 It’s a life in which we’ve found a way of learning from our inevitable pains
1:10:43 You will never find the right person. I read that sentence and that sounded a little bit
1:10:45 um
1:10:49 Negative I think I read it in your book. You will never find the right person
1:10:55 Well, I was teasing gently our old friends the romantics who tell us that of course
1:11:02 We will find the right person and the belief in the right person has led to more rage more disappointment
1:11:04 More frustration than any other
1:11:10 You know if you tell people you will find the right person if you build up a model of what it will mean
1:11:13 To find the right person you will be dooming people
1:11:17 To disappointment if for example they meet somebody who’s really good
1:11:21 Many ways very very good, but they’ve had an argument with them
1:11:25 Well, oh i’m not supposed to argue with somebody that the right person was supposed to be bliss blissful
1:11:29 So i’m teasing really the concept of rightness
1:11:35 Rightness can include a lot of wrongness and that’s why you know wonderful english psychoanalyst donal winnicott who came up with this phrase
1:11:39 A good enough he applied it to parenthood
1:11:45 He argued that no child needs a perfect parent indeed quite dangerous to have a perfect parent because you never leave home
1:11:49 Quite good to have a parent who causes you few frustration. It’ll it’ll get you out there
1:11:55 But he argued no one needs a perfect parent. No one needs a perfect lover. They need a good enough parent a good enough lover
1:12:01 Do you think um that people that are in relationships romantic relationships should spend time apart?
1:12:06 Do you think that’s healthy for the stuff we’ve talked about with sexlessness and stuff because I think
1:12:12 I tend to get more excited about sex with my partner when she’s been away for a while
1:12:14 And there’s a real novelty to it
1:12:20 Yes, look, I think one of the things that distance can do is to remind you that there is no pre-ordained reason
1:12:25 Why someone should be with you? I mean, it’s one of the most miraculous things
1:12:29 That anyone should choose to be with anyone because anyone is a quite complicated proposition
1:12:31 and some of the mystery of that
1:12:34 can kind of
1:12:35 You know
1:12:40 Achieve its necessary force after a period away. Look, it’s like being very ill
1:12:44 Imagine being ill for a while. You’ve been you’ve not been in the world for very long
1:12:50 Um for a while suddenly you’re feeling better. You go out into the world. You go to the park and suddenly. Oh my god
1:12:55 There’s this thing called a tree. It’s amazing. It’s got leaves. There are some bugs crawling all over it
1:12:57 There’s something called grass. There’s a brick wall
1:13:03 You are suddenly like a three-year-old full of appreciation and wonder and one of the great challenges of life
1:13:08 Is how to keep being people who have wonder in in their life
1:13:13 Because habit swallows everything up. You’re oh, yeah tree. I know what those are. I know what a tree is like
1:13:17 That’s why we need art, you know, for example, I mean, what’s the point of art?
1:13:20 Small topic. Let’s bite that one off too. What’s the point of art?
1:13:25 Well, one of the things that happens when you go to one of these places called galleries or museums is
1:13:30 They’re full of paintings by people who look at the world as though they’ve never seen it before
1:13:32 Maybe it’s their wife or husband
1:13:35 They look at their wife or husband as though they’ve never seen them before and lo and behold
1:13:41 Quite an amazing thing. Wow. It’s kind of amazing. It’s full of tenderness and beauty and compassion and interest
1:13:47 Wow, I could you know, I could like this person. They look at a tree. They look at a cloud. They look at the grass and
1:13:49 you know, we are
1:13:54 Part of what makes children small children so fascinating but also frustrating is you suggest a walk to the park
1:13:59 It takes them an hour and a half to go to the park. Why? Because everything’s interesting
1:14:01 What have we done?
1:14:07 With those layers of interest that we also used to possess we think we know what’s going on
1:14:09 but we don’t
1:14:14 And one of the wonderful things that children can remind us is the foreignness the true foreignness
1:14:20 Of a world that we feel we know we feel we’ve seen but we haven’t actually looked at
1:14:27 You say on page 75 of that book that the solution to long-term sexual stagnation is to learn to see our lover as if we had
1:14:34 Never laid eyes on him or her before it feels so natural though that through the process of sort of habituation
1:14:38 Everything in our lives becomes less yields less joy than it once did
1:14:44 And I and I often fight with that because as you know as things get financially more
1:14:48 As you get more financially free in life, you’re able to experience the
1:14:53 You know the nice restaurants and the nice things and the nice holidays and the nice planes all those kinds of things
1:14:57 But with that the awe and the surprise escapes you
1:15:01 Absolutely, and I think we need to work at it. The buddhist were on to this
1:15:06 The wonderful buddhist scroll from the middle ages medieval scroll
1:15:11 Six persimmons, you know the persimmon are kind of fruit. It’s kind of a bit like an apple
1:15:18 And it’s just six persimmons on a on a canvas beautiful rendition
1:15:23 And the idea is that the buddhist sage is meant to look at those six persimmons for an hour
1:15:28 The true one could could keep going for even a day, right? Just six persimmons, right?
1:15:34 You might go hang on a minute. Can I change the channel, please? Can I look at something else? The capacity to stare
1:15:39 Intensely at something and draw benefit from it is
1:15:45 Absolutely something that we lose as especially as life gets more more dizzying
1:15:48 The the thing to bear in mind is life can ever only be
1:15:55 So exciting. It’s not by more stimulation that you’re ever if your senses are wrecked
1:16:01 If you’re unable to draw benefit from one lemon having a thousand lemons or a sports car isn’t going to make you more of an
1:16:08 Appreciator the goal is to learn to appreciate more of what we’ve already seen and that is you know, we talk about
1:16:11 gym and exercises and and and workouts
1:16:16 It’s something we need to do. I mean, it’s it’s literally learning to see and to appreciate is a skill
1:16:19 Um, and you can dial it up or dial it down and as I say
1:16:25 One of the good things about works of art is they are records of careful looking by people
1:16:30 They might not be looking at things you’re looking at but it’s less about what you’re looking at that
1:16:32 It’s a method of looking that you can learn
1:16:39 Hey, what you doing programming our thermostat to 17 degrees when we’re out at work or asleep
1:16:43 We’re taking control of our energy use this winter with some easy energy saving tips
1:16:49 I got from Fortis B.C. Ooh conserve energy and save money maybe to buy those matching winter jackets
1:16:54 No, we’re also getting that whole matching outfit thing under control
1:17:00 Discover low and no cost energy saving tips at fortisbc.com/energysavingtips
1:17:02 matching tracksuits, please know
1:17:09 A therapeutic journey lessons from the school of life the sunday times bestselling author of the school of life
1:17:15 I’ve seen this book everywhere. Um, I walk into bookshops all the time and I just wish my book had the prominence
1:17:23 It does I was in a foils the other day and I think you’ve got some signed copies in there. I picked up one
1:17:29 Yeah, um, why why did you write a book called a therapeutic journey? Um, because I have to say
1:17:34 You you have written
1:17:40 Lots lots a bit too much a lot of books. I mean, this is not even half of them. No, there’s about 70 of them
1:17:46 this book a therapeutic journey, um, it’s really following the arc of
1:17:49 what one could call mental breakdown or
1:17:55 mental a mental crisis from the moment of its inception the moment it strikes us
1:18:01 through to the moment of recovery and then I go into lots of byways and lots of uh, you know, lots of digressions
1:18:03 But essentially it’s saying
1:18:08 How can we keep our minds safe? How can we help them to heal?
1:18:14 Um, what can we do when we are in a mental crisis? It’s written in a tone. I hope of sympathy
1:18:17 of kindness and
1:18:23 Also trying to give people a sense of what’s happening to me because very often, you know, when when there is a breakdown
1:18:28 We don’t know what on earth’s going on. You know, yesterday. We were happy go lucky now. We can’t get out of bed
1:18:36 Yesterday we were able to hold it together now. Everything that comes out of our mouth makes no sense. So I think that the um
1:18:40 It’s it’s it’s supposed to be a companion through what might be some of our loneliest
1:18:41 hours
1:18:43 Why do we need this book right now? Do you think in society?
1:18:46 I think because
1:18:51 Look, I hope that people will think hmm. Okay. This is written from a place of somebody who probably gets
1:18:56 What what they’re saying and what I’m feeling. I think we need companions through
1:19:02 Things that probably feel very personal but are actually this is the good news very general
1:19:05 But I think you know at the school of life
1:19:10 We see so many people who are going through these things and the thing that each one thinks is
1:19:11 I’m alone
1:19:16 And the best thing you can say to people is say no, you’re not and the reason they think they’re alone is
1:19:19 That you know, it’s a paradox of human beings
1:19:24 We only know people from what they choose to tell us but we know our own minds from introspection
1:19:27 And so there’s a massive sort of cognitive gap
1:19:33 between self-knowledge and knowledge of others and in that gap shame develops right and
1:19:36 There’s so much shame around mental illness
1:19:46 Because it’s still as we know so rarely spoken about and so the book aims to rehabilitate to educate and to comfort
1:19:49 This is a book about getting unwell
1:19:55 Imagining that we have let everyone down and losing direction and hope. It’s also a book about redemption about
1:20:03 Regaining the thread rediscovering meaning and finding a way back to connection warmth and joy
1:20:07 What are the ways in which we’re unwell?
1:20:13 Increasingly well, you know, it’s very hard when your mind is operating well
1:20:18 You almost don’t notice what it’s doing because it’s doing so many things to keep you feeling
1:20:25 You know, even though that word normal, right? How do you feel? I feel normal. Yeah, that’s that’s my baseline. That’s just that’s just how I am
1:20:31 It’s it’s the result of what we call it gifts because when those gifts are taken away
1:20:38 Goodness me to you notice, right? So for example, there’s something in our mind in a well-functioning mind
1:20:43 That more or less keeps us on our side, right? There would be so many reasons
1:20:49 For all of us to despair of who we are, you know, why would I be on? Why would I be on my side? I’ve made mistakes
1:20:54 I’m not perfect, etc. But most of us, you know, on a good day, Steven will go. Look, I’m not perfect
1:21:01 But you know, I’m okay. I can keep going when you’re mentally unwell that that faculty breaks down and suddenly you can’t abide
1:21:05 Your own self. You can’t forgive yourself. You know, there are people who are unwell who will say
1:21:07 17 years ago
1:21:12 I said something to someone and I can’t forgive myself and you want to go that’s 17 years ago
1:21:19 It’s okay and they can’t let it go. That’s what illness is. Illness is not being able to let go of an argument against yourself
1:21:23 Because you’ve turned into your own worst enemy
1:21:26 The other thing that that people manage to do
1:21:33 In a healthy mind is bracket things so that not all the things that could be in your mind
1:21:38 Are active in your mind at any point, right? So you’re able to sequence thoughts. So you think, you know, well, you know
1:21:42 I’ve got this to do. I’m interviewing this guy now tomorrow. I’ll be in new york
1:21:45 There’s also a thing with my granny and there’s also a thing with a friend, etc
1:21:50 But those thoughts are sequenced. You’re able to line them up in in a coherent order
1:21:58 When health breaks down, all of these things come at all angles. There’s no order anymore. There’s no hierarchy
1:22:01 So something that happened 10 years ago is expressing something. It’s happening right now
1:22:07 Um, something that’s deeply urgent collides with something that you know, by rational means is not that urgent
1:22:09 but it seems as urgent and so
1:22:16 Everything coherent breaks down. You can no longer order things. There are voices that start coming in not friendly voices
1:22:18 All of us have voices in our minds
1:22:21 Not necessarily, you know, they’re not I’m not talking about psychotic voices
1:22:25 But there are voices voices of encouragement often you can keep going just just you know
1:22:31 Or it’s okay. You could dare to take that risk often kindly voices that we’ve incorporated from
1:22:33 kind people around us
1:22:39 When mental health breaks down we can only hear the worst voices the voices that are telling us you don’t deserve to be here
1:22:42 You’ve made a mistake and we don’t want you here anymore
1:22:49 Better thing would be if you didn’t exist those voices and those voices don’t let up and then we’re in trouble
1:22:51 and
1:22:53 We need to raise the white flag
1:22:59 Because things are not well and sometimes we keep going. We’re so good at keeping going that it’s terrible
1:23:04 Half the problem is that we keep going so well, you know, we’re we’re half dead before we realize there’s a problem, right?
1:23:10 And so the ability to go hang on hang on. I can’t take it anymore. That is the beginning
1:23:17 Of being knowing how to get help because when the mind is in trouble what it most needs is another mind
1:23:21 It’s like calibration, right when you’ve lost the correct calibration
1:23:24 You need somebody else to go, you know, when you go
1:23:28 Everyone hates me and it’s all terrible and nothing I’ve done is of any value
1:23:30 Just have another mind that says
1:23:38 Okay, I know how you feel. Let’s think about this. It’s that it’s that really who who you are who that that is and then, you know
1:23:40 gradually with love and
1:23:46 Let’s remember people always get mentally unwell because of love. I don’t mean romantic relationships, but
1:23:49 all mental unwellness
1:23:57 Stems somewhere if you scroll back, there’s always a deficit of love always. There’s always an experience
1:23:59 of cruelty
1:24:03 In some way that breaks the mind and when people get well
1:24:08 There is also always an experience of love that heals and it could be love, you know
1:24:12 Not a romantic love love from a friend love from a therapist love from professionals
1:24:16 But it’s essentially an act of love an act of love saves us redeems us
1:24:20 So the problem and often the antidote is love
1:24:26 Release the cause and the antidote is often love. Yes, imaginatively understood not merely romantic love
1:24:30 in its broadest sense and you know because mental breakdown is often
1:24:36 Emerges from a build-up of cruelty an unbearable cruelty
1:24:40 Which makes life unbearable for the person and they then have to
1:24:45 You know projected outwards. I mean in when when illness becomes very severe and you have a psychosis
1:24:50 You know what can happen is that people become obsessed with the idea that everyone is against them the cia is against them
1:24:55 other people are plotting against them really what this is an outgrowth of is an
1:25:00 Unbearable inner negativity that hasn’t found any way of being handled
1:25:07 You use the word resilience in this book and I think the word resilience is often misunderstood because we think of resilience as like
1:25:09 tough it up and you know
1:25:10 Take it
1:25:13 What is your definition of resilience and why is why is that such a prominent word in this book?
1:25:16 Look, I think true resilience
1:25:18 Should be compatible with
1:25:23 Things that don’t look resilient at all things that look very desperate very humble
1:25:26 Very broken indeed. So
1:25:31 Yes, I mean, I like you and suspicious of the use of that word
1:25:34 resilience as as really just meaning a kind of stoic
1:25:37 bouncing back from all problems immediately
1:25:46 I think it means a generous understanding of how much madness has a legitimate claim on even a healthy life
1:25:48 Towards the end of the book
1:25:51 I have a little thing I riff on about the seasons
1:25:58 Some of it is understanding that this is normal. This is part of the natural cycle not railing against it
1:26:01 Some of what what does that help?
1:26:05 Sometimes when people have mental troubles, they will have ups and downs, right?
1:26:11 And sometimes people can box themselves in and they’ll go I suffer now. I’m better again. You know, I’m better
1:26:14 And the advice is always
1:26:19 Careful careful that belief that you’re better the rigid belief the past is behind me the darkness is behind me
1:26:22 Can itself start to see kind of starts
1:26:29 That can itself start to seem like a problem because it means that you’ll be intolerant towards any regression
1:26:32 And regression belongs to progress just like dark days
1:26:39 Belong to good seasons, you know, we need some of that and and the natural world has a wonderful way if we’re attuned to it
1:26:42 Of telling us about cycles really what we’re talking about cyclicality
1:26:44 Darkness is followed by light
1:26:46 Autumn is followed by winter is followed by spring
1:26:52 The mind has its own seasons and the more we can accept the legitimacy of those seasons the less we’ll
1:26:54 Rail against some of the necessary
1:27:01 Sliding into darkness which for many of us is simply going to be unavoidable if someone chooses to
1:27:05 Pick up this book and they get to the final page
1:27:09 What do you hope they’d learnt or taken away from them?
1:27:12 By getting to the end of this book
1:27:14 um
1:27:19 Real sympathy for the complexity of their minds a real understanding that
1:27:27 It’s not easy being human that there is nothing indulgent about, you know working on oneself as you put it that that this this is a
1:27:30 boring but alt very necessary task
1:27:31 um
1:27:36 Some tools in there about how to do it from the very practical to the more theoretical
1:27:39 There’s a practical book about how you can
1:27:44 Work on the most broken bits of yourself and find a kind of equilibrium
1:27:47 um, but it’s also very deliberately a warm book
1:27:54 It’s a book of comfort and I think that something that we often miss we can get we can get a little too intellectual in this topic
1:27:56 thinking that people who are in trouble
1:28:00 Mentally and just psychologically that all they need is some ideas
1:28:05 You know get some ideas and yeah, sure we need ideas, but you know what we also need
1:28:12 is uh warmth kindness um friendship in in a way now you could say well how could a book be a friend well
1:28:20 You know many of my best friends are books. Let me tell you and um, I think it’s absolutely in the remit of of a book
1:28:23 to act as a friend and
1:28:25 to
1:28:27 Say to you very simply you are not alone
1:28:29 you said earlier that a
1:28:36 Good conversation list a good friend a good romantic partner is someone that makes you feel heard and understood
1:28:40 and I think that’s exactly what you achieve in this book it is
1:28:46 A very difficult thing to do because books can often feel quite exclusive, especially when the author is as smart as you are
1:28:49 um, but this book does a wonderful job
1:28:52 first and foremost
1:28:58 Making you realize that the thing you’re going through in the way that you are isn’t evidence of your inadequacy
1:29:03 It’s actually evidence that you are perfectly human and that you are like everybody else and through that lens you can offer
1:29:06 support and some very practical tips about how to
1:29:13 You know, endure or rise rise from the situation that we all find ourselves in in the different seasons of life that you describe
1:29:16 And that’s why it’s such an important book and that’s why it’s done so tremendously well
1:29:19 Um, and it’s being passed around by so many people
1:29:21 Alan
1:29:25 Thank you so much for for your time today and thank you for all your wisdom. You’re a remarkable talker. I was learning
1:29:29 I was watching you and I was just thinking fucking how you know, um
1:29:34 Got a wonderful way to hold people with the way that you articulate yourself. That is so
1:29:36 unbelievably
1:29:37 powerful and
1:29:39 speaking and the art of speaking is such a
1:29:41 important
1:29:44 Incredible talent to have and you have that in such a wondrous way
1:29:49 It’s so soothing and engaging and intelligent
1:29:54 And there’s a real poetry to the way that you frame things which I think is just a superpower that I would love to have more of
1:29:58 You do Stephen. You do. No, but not not like you have it. So it was wonderful
1:30:00 Just to learn from the way that you speak
1:30:05 We have we have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next guest not knowing who they’re leaving it for
1:30:07 And the question that’s been left for you is
1:30:12 Ah interesting
1:30:16 What was the last thought to keep you awake at night?
1:30:19 um
1:30:21 The last thought to keep me awake at night. Um
1:30:25 Well last night I was quite worried about coming here
1:30:29 So I was I was kept up, but um
1:30:35 You know, I’m often kept up. I I do why I do I do sleep in in quite
1:30:37 a fragile way and I think that
1:30:43 One of the ways of thinking about is that there are thoughts that happen in the middle of the night that can’t happen at any other time
1:30:47 that there are actually some quite important thoughts often there to do with
1:30:53 Things that you didn’t even know you were concerned about but the night teaches you there is the school of night
1:30:56 You know and and and I used to be very
1:30:58 very impatient
1:31:00 Um insomniac
1:31:04 So I used to wake up and think oh my goodness. I can’t believe that I’m still awake. How annoying is it now? I’m thinking
1:31:08 Maybe there’s something to learn here. Maybe my mind’s trying to teach me something
1:31:12 Um, and it might not be anything sort of totally earth shatter. I’m not sound
1:31:18 But it might just be something might just be like oh, I really love this thing or I think I should really steer away from that
1:31:24 Or this is really beautiful or whatever it is something a kind of acknowledgement of the night
1:31:27 And so I’m I’ve become a better
1:31:31 Not a better sleeper, but something perhaps even more important a better insomniac
1:31:37 Why are you nervous staying up about coming here? We’re all friendly people
1:31:44 I know you are. Um, I think, you know, we’ve spoken a lot about expectation, haven’t we? Um, and
1:31:47 You know if if your podcast had one listener
1:31:50 And we were just going down to the pub that’d be so lovely if you called me up and said
1:31:55 We’re canceling the show, but we’re just gonna go to the pub. Uh, I would have slept like a baby
1:32:00 Well, you’ve certainly exceeded all my expectations and it’s a real honor and a privilege that you chose to come
1:32:05 So thank you so much for that and your wisdom. I’m sure has impacted countless people
1:32:10 Not just for the last couple of decades, but even in this conversation that I guess you’ll never get to see so on behalf of them
1:32:12 Thank you so much. Thanks, Stephen
1:32:18 Do you need a podcast to listen to next we’ve discovered that people who liked this episode
1:32:22 Also tend to absolutely love another recent episode we’ve done
1:32:26 So I’ve linked that episode in the description below. I know you’ll enjoy it
1:32:28 [Music]
1:32:30 [Music]
1:32:32 [Music]
1:32:34 (upbeat music)
Đây là những bài học rất quý giá mà chúng ta cần trong mối quan hệ của mình. Vậy bài học đầu tiên là gì? Tôi yêu cuốn sách của tác giả về triết lý tình yêu hiện đại, cuốn sách giúp bạn sống một cuộc sống tốt đẹp hơn và có ý nghĩa hơn.
Con người trung bình có khoảng 70,000 suy nghĩ mỗi ngày. Vấn đề là chúng ta không biết cách sử dụng chúng. Chẳng hạn, chúng ta có xu hướng tin rằng mình sẽ tìm thấy một nửa đích thực, nhưng niềm tin đó đã dẫn đến nhiều cơn giận dữ và thất vọng hơn, vì chúng ta không được tự do để yêu bất kỳ ai.
Điều đáng lo ngại là chúng ta thường bị cuốn hút vào những câu chuyện tình yêu phản ánh quá khứ thời thơ ấu của mình. Và đây là điều làm phiền lòng rất nhiều người vì quá khứ của chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc. Chúng ta đều bối rối về tình yêu.
Câu nói lãng mạn nhất mà mọi người hay nói là “Tôi gặp người này và chúng tôi thậm chí không cần nói gì.” Chúng tôi chỉ cảm nhận được sự giao thoa. Tuy nhiên, điều này dẫn đến một sự bùng phát thảm khốc của sự im lặng. Họ nói rằng có gì đó sai, tất nhiên là có, nhưng bạn sẽ không nói cho họ biết. Lý do là bạn là một người lãng mạn và bạn tin rằng đối tác của bạn nên có khả năng siêu phàm để nhìn thấu linh hồn bị tổn thương của bạn, để hiểu điều gì đang làm bạn buồn bã. Nhưng tất nhiên, họ không thể làm điều đó vì họ chỉ là con người.
Vậy bạn sẽ nói gì về những thói quen cốt lõi của hai người có một mối quan hệ thực sự thành công? Điều chúng ta cần là…
Hãy nói về tình dục. Thật là kinh khủng, nó gây ra rất nhiều vấn đề. 26% số người trong các mối quan hệ có quan hệ tình dục chưa đến 10 lần một năm. Vậy câu hỏi đặt ra là, chúng ta đang sai ở đâu? Một trong những câu trả lời hàng đầu là không bên nào nhận ra rằng đó là dấu hiệu của một vấn đề.
Alan, bạn viết về rất nhiều chủ đề khác nhau. Nhưng sứ mệnh chính mà bạn đang theo đuổi là gì? Tôi đang cố gắng xem xét một cách có hệ thống nhiều nguyên nhân gây ra sự bất hạnh được tạo ra bởi thế giới mà chúng ta đang sống. Bạn biết đấy, rõ ràng thế giới mà chúng ta sống đã giải quyết được rất nhiều vấn đề. Nhưng nó cũng tạo ra nhiều thách thức khó khăn mà chưa từng tác động đến nhân loại trước đây. Tôi thích suy nghĩ cả về cá nhân và đại diện cho người khác về những vấn đề đó và cách chúng ta có thể vượt qua chúng.
Con người trung bình có 70,000 suy nghĩ mỗi ngày. Đúng vậy, không phải là những suy nghĩ phức tạp lớn lao, mà chỉ là những mảnh vụn rời rạc, 70,000 suy nghĩ đó trôi qua trong ý thức của chúng ta mỗi ngày. Vấn đề là chúng ta không biết cách xử lý chúng hoặc sử dụng chúng đúng cách, đó cũng là lý do tại sao chúng ta lại có những tâm trí bận rộn và rối ren như vậy. Chúng ta chưa dừng lại để hỏi chính mình những câu hỏi vào cuối ngày có thể giúp chúng ta bình tĩnh lại, như: “Tôi đang giận ai? Tôi đang phấn khởi với điều gì? Hôm nay thực sự đã xảy ra điều gì?”.
Chúng ta để những trải nghiệm tốc độ qua chúng ta và đương nhiên, những trải nghiệm chưa được tiêu hóa đúng cách có thói quen xấu là quay lại làm tổn thương chúng ta. Tôi nghĩ bạn có thể nhìn nhận nhiều vấn đề tâm lý như một sự phát triển của cảm xúc chưa được xử lý. Bạn biết đấy, trầm cảm thường là nỗi buồn chưa hiểu rõ bản thân mình, lo âu hoặc sự cáu kỉnh là lo lắng mà không biết nguyên nhân của nó. Do đó, điều chúng ta cần, đặc biệt là trong thế giới hiện đại là những dịp mà chúng ta có thể tìm hiểu tâm trí của chính mình. Đây là một điều lạ lùng. Chắc chắn chúng ta biết tâm trí của chính mình. Chắc chắn chúng ta không phải, không, cách mà chúng ta được xây dựng rõ ràng không ưu tiên cho sự nhận thức đầy đủ về bản thân. Chúng ta là những sinh vật hướng ra bên ngoài, tập trung vào hành động, điều này rất tốt và có nhiều lợi thế. Nhưng vì cách sống của chúng ta bây giờ ngày càng ít vận động, sống cuộc sống mà không chỉ yêu cầu chúng ta phải năng động mà còn phải được thỏa mãn, những cuộc sống đó cần những khoảng thời gian tự suy ngẫm mà thói quen thường không cho phép. Vì vậy, tôi luôn cố gắng cả cho bản thân mình và khuyên người khác rằng bạn nên dành thời gian vào buổi tối. Tôi chỉ ngồi xuống trong một căn phòng hơi tối và tự hỏi mình: “Điều gì đang xuất hiện trong tôi? Điều gì thực sự đã xảy ra trong tôi?”. Bởi vì có thể mất một chút thời gian để nhận ra điều gì thực sự làm bạn buồn hay điều gì thực sự khiến bạn phấn khởi. Chúng ta không rõ ràng với chính mình và như tôi đã nói, rất nhiều điều mà chúng ta gọi là rối loạn tâm thần hay bệnh tâm thần thực ra là cảm xúc được lưu trữ mà chưa tìm được lối thoát.
Cảm xúc chưa được công nhận có thói quen xấu là khuấy động lương tâm của chúng ta, đòi hỏi được lắng nghe. Chúng có thể muốn nói với chúng ta, có thể muốn báo cho chúng ta biết. Và một bài tập hữu ích là không để bị tác động bởi quá nhiều các rối loạn tâm sinh lý này mà là hỏi cơ thể rằng nó đang cố gắng nói với bạn điều gì để nó không cần phải nói với bạn dưới những hình thức kịch tính hơn, cuối cùng dẫn đến bệnh tật. Vì vậy, nếu bạn chỉ đơn giản nằm xuống và tự hỏi nếu lưng của tôi có thể nói, nó muốn nói gì với tôi? Nếu vai tôi có thể có tiếng nói của mình, chúng đang cố gắng nói điều gì? Nếu bụng tôi có thể có tiếng nói, nó có thể đang cố gắng phát biểu điều gì? Bạn có thể áp dụng cùng một lý lẽ đó cho những thứ như lo âu không? Tất nhiên rồi, nếu bạn nghĩ về một điều như mất ngủ, đúng không? Bạn thức dậy lúc ba giờ sáng. Cách tôi thích nghĩ về điều đó là mất ngủ giống như một dạng trả thù cho tất cả những suy nghĩ mà bạn đã rất cẩn thận không để có trong suốt cả ngày. Bạn đã rất cẩn thận lên kế hoạch không để có những suy nghĩ đó trong ngày vì lương tâm cảm xúc của chúng ta, chúng muốn được lắng nghe. Và nếu bạn không nghe chúng vào lúc ba giờ chiều, bạn sẽ phải nghe chúng vào lúc ba giờ sáng. Vì vậy, một trong những cách tốt nhất để ngủ là đảm bảo rằng bạn có một cuộc trò chuyện sâu sắc hơn với chính mình trước khi bước vào giấc ngủ, vì điều này sẽ cho phép bạn có được sự nghỉ ngơi sâu sắc đó.
Vì vậy, như tôi đã nói, chúng ta có một cái gọi là lương tâm cảm xúc, điều này đòi hỏi những điều quan trọng về chúng ta có cơ hội được lắng nghe. Và hãy nhớ rằng, tôi có ý nói rằng đây là toàn bộ lý thuyết về chấn thương, bạn biết đấy. Những gì các nhà tâm lý trị liệu đã rất hữu ích trong 20-30 năm qua đã cho chúng ta biết rằng? Những sự kiện trong quá khứ của chúng ta, đặc biệt là trong thời thơ ấu, mà chúng ta chưa có cơ hội để hiểu một cách đúng đắn và một đứa trẻ ba, bốn, năm, sáu tuổi có thể hiểu được bao nhiêu? Những sự kiện mà chúng ta không thể hiểu không có nghĩa là chúng không được ghi nhận; chúng đã ghi nhận sâu sắc hơn và chúng chưa có cơ hội được xử lý.
Bạn biết đấy, tôi đang nghĩ đến một người bạn của tôi vừa mất một người thân. Anh ấy ngoài năm mươi tuổi, có học thức, có tài nguyên, có bạn bè, vợ, v.v. Anh ấy đang nói với tôi rằng anh ấy đã bị trầm cảm nặng, không thể ra khỏi giường, hoàn toàn choáng váng bởi mất mát của mình. Tôi đang nghĩ rằng, ở một khía cạnh nào đó, anh ấy may mắn, vì anh ấy có tất cả những nguồn lực của cuộc đời trưởng thành. Hãy tưởng tượng một đứa trẻ năm tuổi chịu nỗi mất mát. Chúng không có bạn bè để có thể trò chuyện theo kiểu đó. Chúng không có sách để có thể đọc lại về điều này. Chúng không có khả năng để xử lý. Chúng không có sự hiểu biết về thời gian, v.v.
Những cảm xúc không thể được trải nghiệm đã nằm lại trong chúng ta và làm tắc nghẽn hệ thống của chúng ta, và tôi nghĩ rằng phần lớn công việc mà chúng ta cần làm trên chính mình là xử lý nỗi đau chưa được hiểu đúng đắn, không phải vì ai đó xấu, mà vì chúng ta thiếu các nguồn lực để làm như vậy.
Bạn làm tôi nghĩ về khái niệm hạnh phúc khi bạn nói, và liệu đó có phải là điều tự nhiên mà loài người chúng ta hướng tới hay không, hay đó là một điều mới mẻ hơn mà chúng ta đã quyết định tập trung vào, và liệu chúng ta có đang tự gây ra nỗi đau to lớn trong việc theo đuổi thứ này không? Có thể tổ tiên chúng ta chưa bao giờ nghĩ về điều này, bạn biết đấy. Chúng ta nghĩ về việc tự hiện thực hóa và có lẽ họ đã nghĩ nhiều hơn về sự sống còn và sinh sản.
Nhìn chung, những điều này là một phần của những nghịch lý của thời hiện đại, thời hiện đại rõ ràng đã mang lại cho chúng ta những lợi ích to lớn, nhưng cũng đã mang lại cho chúng ta những phức tạp đặc biệt mà tôi nghĩ rằng chúng ta nên nhận thức được, và một trong số đó là sự biến mất của tôn giáo. Ý tôi là, chúng ta vẫn nằm trong số những thế hệ đầu tiên ở nhiều nơi trên thế giới đang cố gắng sống cuộc sống tốt đẹp mà không có sự hỗ trợ của tôn giáo. Nghĩ về cấu trúc tôn giáo, thời gian và kinh nghiệm nhân loại trong thời gian. Là một người có đức tin tôn giáo, bạn ngay lập tức cảm thấy rằng khoảnh khắc hiện tại không quan trọng bằng lịch sử hàng trăm, hàng ngàn năm đã qua và sẽ tiếp tục sau này. Khoảnh khắc hiện tại chỉ là một điểm nhỏ trong thời gian, và có một câu chuyện lớn mà bạn nằm trong đó ngay lập tức làm giảm quy mô của bạn.
Ngày nay, tất cả chúng ta đều muốn trở thành những người lớn, những người có tiếng nói lớn. Chúng ta muốn tạo ấn tượng mạnh mẽ, nhưng có thể đây là con đường nhanh nhất dẫn đến bệnh tâm thần, vì sự chấp nhận duyên dáng vị trí nhỏ bé của bạn trong vũ trụ là cánh cửa dẫn đến sự bình yên và hài hòa. Khi mọi người nói, bạn biết đấy, tôi vào một khách sạn thì người đó đã làm tôi cảm thấy nhỏ bé. Đó là cách tồi tệ để được cảm thấy nhỏ bé. Nhưng có một cách tốt để cảm thấy nhỏ bé. Hãy cầm một văn bản cổ xưa, đọc những từ mà ai đó đã viết bằng một ngôn ngữ lạ cách đây ba nghìn năm. Điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy nhỏ bé. Hãy đi vào sa mạc và chú ý đến tuổi của những tảng đá, được khắc trong thời gian, được khắc trong cát, điều đó sẽ đặt bạn vào vị trí của mình.
Hãy dành thời gian với một con vật không quan tâm đến địa vị của bạn, cảm giác quan trọng của bạn, câu chuyện thành công của riêng bạn. Tất cả những điều này khiến con người hiện đại phát điên, không có mặt trong một hình thái tôn giáo cổ xưa hơn, và như tôi đã nói, những gì tôn giáo làm là chúng nói với chúng ta rằng bạn là một phần của một câu chuyện lớn hơn. Chúng cũng nói với chúng ta rằng nhiều đức tin cho biết rằng cuộc sống và bạn là không hoàn hảo.
Hãy nghĩ về Công giáo và khái niệm về tội nguyên tổ. Bây giờ có rất nhiều điều xấu liên quan đến tội nguyên tổ. Tôi không phải là người hâm mộ lớn của nhiều khía cạnh, nhưng hãy nhìn vào mặt tích cực, đúng không? Điều Công giáo nói với chúng ta là mọi người đều bị hỏng. Mọi người đều có lỗi. Đây là một điểm khởi đầu khá hữu ích, phải không? Bởi vì nếu bạn nghĩ rằng, ồ, tôi bị hỏng một chút, nhưng vậy người khác cũng thế và mọi người đều đang cố gắng hết sức. Đó là cánh cửa dẫn đến sự dễ bị tổn thương và tình bạn, nếu bạn thích, làm giảm kỳ vọng. Giảm kỳ vọng, nhưng cũng kết nối với những người khác. Bạn biết đấy, rất thường xuyên, những người trở nên thành công thấy rất khó để kết bạn. Tại sao? Bởi vì họ liên kết thành công với sự bất khả xâm phạm, và càng thành công thì càng khó cho họ thừa nhận sự thật thực sự về việc trở thành con người, mà đó là tất cả chúng ta đều là những đứa trẻ bất lực, ít nhất là trong một khoảnh khắc nào đó, những đứa trẻ sợ hãi và bất lực.
Điều này trở nên khó khăn hơn để duy trì liên lạc với điều đó, chưa kể đến việc thừa nhận điều đó với ai khác. Một lần nữa, tôn giáo một cách hữu ích làm giảm kỳ vọng và cảm giác về bản thân của chúng ta. Chúng ta chỉ là những con người có lỗi. Có một thế giới hoàn hảo, nhưng nó không tồn tại ở Beverly Hills. Nó không tồn tại ở những phần xa hoa của Singapore hay Sydney, mà nó tồn tại ở một thế giới khác, nói cách khác, lĩnh vực con người vốn đã không hoàn hảo là một điểm khởi đầu khá tốt.
Ý tôi là, ngay cả khi bạn đi hẹn hò, đúng không? Hãy tưởng tượng hai nhân vật mà bạn có thể hẹn hò, đúng không? Nhân vật đầu tiên nói với bạn, “Ừ, tôi khá hoàn hảo và tôi đang cố gắng đạt được sự hoàn hảo tuyệt đối.” Tôi nghĩ, “Tuyệt vời cho họ,” nhưng có chút đáng sợ cạnh bên ai đó khác nói, “Tôi có chút có lỗi, nhưng tôi đang quản lý những lỗi lầm của mình và tôi quan tâm đến việc hiểu rõ những lỗi lầm của mình và làm việc với chúng.” Ngay lập tức, bạn nghĩ rằng cuộc sống có thể dễ dàng hơn bên cạnh một người như vậy. Có điều gì đó về việc theo đuổi sự hoàn hảo khiến cuộc sống hàng ngày cực kỳ khó khăn, và tôn giáo một phần nào đó đánh dấu điều đó.
Họ đã có thể làm giảm giá trị của chúng tôi trong chính mắt mình, đồng thời nâng cao giá trị của chúng tôi trong mắt, bạn biết đấy, một thực thể thiêng liêng. Và điều đó đã giúp chúng tôi có một mối quan hệ dễ dàng hơn với bản thân. Quan niệm cũng là bạn không thể hoàn hảo hóa cuộc sống này. Bạn biết đấy, cuộc sống trở nên hoàn hảo trong một lĩnh vực khác. Chúng tôi sẽ xây dựng Jerusalem ở nơi khác, không phải trên trái đất này mà ở thế giới tiếp theo. Một lần nữa, điều này giúp giảm bớt áp lực cho chúng tôi. Chúng tôi, những người hiện đại. Chúng tôi, những người hiện đại nghĩ rằng khoảnh khắc hiện tại là vô cùng quan trọng, bây giờ là điều quan trọng. Mọi thứ đang diễn ra ngay bây giờ đều vô cùng quan trọng. Không cần nhớ đến 100 năm trước đây hay 1000 năm trước đây, hiện tại tiêu chí duy nhất của thời gian là bạn có thể hoàn thiện bản thân, đúng không? Vì vậy, nếu có điều gì đó không đúng với bạn, bạn đang thất bại so với một lý tưởng hoàn hảo, điều này lại rất, rất khó khăn. Và bạn được tạo ra, ý tôi là thử thách lớn nhất trong tất cả, bạn được sinh ra để hạnh phúc vì bạn đã gợi ý rằng mục tiêu thực sự của mỗi con người chính là hạnh phúc, không phải sự hoàn thành, không phải, bạn biết đấy, sự nhận thức về một kế hoạch vĩ đại, không phải sống vì người khác mà là hạnh phúc của chính bản thân mình.
Một lần nữa, đó là một ý tưởng đẹp đẽ. Nhưng tốt thật đấy, điều đó lại gây ra vấn đề. Tốt thật đấy, bạn biết đấy, nghĩ về Émile Durkheim vào đầu thế kỷ 20, nhà xã hội học người Pháp viết cuốn sách này, để so sánh sự khác biệt giữa các xã hội cổ đại và các xã hội hiện đại, và ông xác định một sự khác biệt đáng lo ngại giữa các xã hội cổ đại, những xã hội nông nghiệp dựa trên làng mạc trước hiện đại nơi tôn giáo đóng một vai trò và các xã hội hiện đại đô thị, công nghệ hiện đại, định hướng thành công, có chủ nghĩa cá nhân. Và đó là tỷ lệ tự sát. Ông nhận ra trong cuốn sách của mình về tự sát xuất bản năm 1900 rằng các xã hội hiện đại, mặc dù có tất cả những lợi thế của chúng, lại dẫn dắt các thành viên, nhiều thành viên trong số họ, thường là những người có tham vọng nhất, đến việc tự kết liễu cuộc sống của mình. Tại sao, chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây thực sự là sự ra đời của xã hội học hiện đại. Đây trở thành một cuộc điều tra lớn về những gì thời đại hiện đại đã làm với linh hồn và tôi thấy điều đó thật sự hấp dẫn. Tôi không thể bỏ qua điều này, bởi vì đây là nghịch lý gì? Đây là nghịch lý gì của sự đau khổ giữa sự phong phú? Sự thụt lùi giữa sự tiến bộ? Điều này khiến tôi hết sức quan tâm.
Tôi đã nói chuyện với Giám đốc điều hành của chiến dịch Calm chống lại cuộc sống bi đát, Simon Gunning. Và anh ấy đã chia sẻ với tôi một số thống kê về những gì bạn đang nói đến, về tự sát. Anh ấy nói rằng có một người chết vì tự sát ở Vương quốc Anh cứ mỗi 90 phút, 76% trong số đó là nam giới. Có 25 lần cố gắng tự sát cho mỗi cái chết. Nguyên nhân duy nhất dẫn đến tử vong cho nam giới dưới 45 tuổi là tự sát; nguyên nhân duy nhất dẫn đến tử vong cho nhóm 15 đến 49 tuổi cũng là tự sát; nhóm tuổi từ 19 đến 35 gấp đôi khả năng báo cáo đang trong khủng hoảng so với bất kỳ nhóm nào khác trong độ tuổi 16 đến 24; là nhóm phát triển nhanh nhất trong lịch sử về việc thể hiện suy nghĩ tự sát. Và gần đây, có một cuộc trò chuyện lớn xung quanh phụ nữ trẻ và tự sát, điều này là một xu hướng rất gần đây, thật không may là một xu hướng đang bùng nổ, xu hướng mà các cô gái trẻ giờ đây đang trải qua tình trạng tự sát.
Và hãy nhìn đây, mọi người không chỉ tự sát khi mọi thứ tồi tệ. Mọi người tự sát khi mọi thứ tồi tệ và họ nghĩ rằng đó là lỗi của họ. Đây là một điểm nhạy cảm. Họ nghĩ rằng đó là lỗi của họ, họ không thể tách rời những rắc rối mà họ cảm thấy với một cảm giác trách nhiệm mạnh mẽ, cái điều đó cũng kèm theo sự xấu hổ. Và chuyện gì đang diễn ra ở đó? Bạn thấy, khi tôi nói rằng chúng ta đang sống trong một thế giới cá nhân hóa, điều đó thực sự có nghĩa là chúng ta đang sống trong một thế giới mà mọi người cảm thấy rằng họ kiểm soát câu chuyện của chính mình, rằng những gì xảy ra với họ là một phản ánh chặt chẽ về chính họ và những gì họ đã làm.
Và điều này không phải lúc nào cũng đúng. Bạn thấy đấy, trong một thời gian dài trong lịch sử, mọi người không nhất thiết phải bị ràng buộc chặt chẽ vào những kết quả có thể quan sát được trong cuộc sống của họ. Điều này xảy ra với tiền bạc, chẳng hạn. Trong tiếng Anh cổ, một người nghèo được biết đến là một người không may mắn, phải không? Không may mắn là gì? Hãy khám phá từ “không may mắn”. Có từ “fortuna” trong đó. Fortuna là gì đối với người La Mã? Fortuna là nữ thần của sự may mắn, nữ thần của vận may. Người La Mã đã hiến tế mọi thứ cho nữ thần vận may như một cách để nói, bạn biết đấy, làm ơn, bạn biết đấy, không phải lỗi của tôi, đó là một tác nhân bên ngoài. Ngày nay, điều này nghe thật kỳ lạ. Ý tôi là, chúng ta gọi gì? Ở đất nước cá nhân hóa nhất trên thế giới, Hoa Kỳ, những người nghèo được gọi là gì? Không phải là một thuật ngữ hay. Họ được gọi là “kẻ thất bại”, phải không? Bạn nói rằng đó là một kẻ thất bại. Vì vậy, chúng ta đã từ “không may mắn” chuyển sang “kẻ thất bại”. Đó là một quỹ đạo 400 năm. Điều gì đã xảy ra trong khoảng thời gian đó là một câu chuyện về ai là người chịu trách nhiệm cho số phận của mọi người.
Và ngày nay, bạn biết đấy, nếu tôi nói với bạn, Ồ, mọi thứ không diễn ra tốt đẹp với tôi, tôi vừa bị sa thải, bạn biết đấy, cuốn sách của tôi không bán chạy, nhưng không phải lỗi của tôi, tôi chỉ gặp một chút xui xẻo. Bạn là một người rất tốt, nhưng phần hiện đại trong bạn có thể nghĩ rằng, Ừm, bạn chắc hẳn đã làm điều gì đó sai, đúng không? Bạn chắc hẳn đang nghĩ rằng bạn có thể đã làm điều gì đó sai, vì chúng ta nghĩ như vậy. Chúng ta không cho phép mọi người hưởng lợi từ sự may mắn, đúng không? Tương tự, nếu bạn nói với tôi, Ồ, bạn biết đấy, podcast của tôi sẽ hoạt động rất tốt, chúng tôi hiện đã có 8.000 triệu triệu tỷ, đó là những gì tôi có bây giờ, và bạn nói với tôi, Ồ, chỉ là một chút may mắn thôi. Tôi nghĩ, Ồ, Steven thực sự, bạn biết đấy, anh ấy rất khiêm tốn, nhưng bạn biết đấy, điều đó không đúng. Anh ấy đã làm điều gì đó.
Chúng ta tin rằng mọi người làm điều gì đó và hành động đó dẫn đến kết quả hoặc thất bại. Và đó là lý do mọi người tự kết liễu cuộc sống của mình, vì trong những tình huống cực đoan, mọi người nghĩ rằng không có gì khác ngoài chính mình để giải thích những gì xảy ra với mình. Tất nhiên, thực tế phức tạp hơn nhiều. Tôi không nói rằng đó là sự thật, nhưng đó là sự thật mà người ta cảm nhận. Bạn biết đấy, nhìn xung quanh, chúng ta sống trong một thế giới mà trong đó có chủ nghĩa công bằng, phải không? Từ đó, “meritocracy” luôn có trên môi của mọi người. Nếu bạn lấy các chính trị gia bên trái và phải ở Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới, mọi người đều muốn xây dựng một thế giới mà trong đó có chủ nghĩa công bằng. Một số người nghĩ rằng chúng ta đã đến đó rồi.
Từ đó có nghĩa là gì? Tôi không biết.
Khái niệm “meritocratic” là một thế giới trong đó kết quả của mọi người phụ thuộc vào thành tích của họ, thay vì dựa trên việc cha mẹ họ là ai. Một lớp người tham nhũng nào đó trong xã hội có ảnh hưởng tới điều gì đó, vì vậy, bạn biết đấy, một chính trị gia cánh tả và một chính trị gia cánh hữu nói rằng chúng tôi muốn tạo ra một thế giới meritocratic, nơi mà con cái bạn sẽ được đến những nơi mà chúng xứng đáng, nơi mà nếu bạn làm việc chăm chỉ bạn có thể đạt được điều đó, và bạn biết đấy, nơi mà mọi người đều có cơ hội thành công, bạn biết không, loại hùng biện đó. Đây là hùng biện của thời hiện đại. Nghe có vẻ tuyệt vời và ở nhiều cách, đây là một bước tiến lớn, nhưng một lần nữa, hãy cùng tập trung vào cái giá tâm lý của điều đó, bởi vì nếu bạn thực sự tin vào một thế giới trong đó những người đạt đến đỉnh cao xứng đáng với vị trí đó, thì theo cách nào đó, bạn cũng đang suy đoán về sự tồn tại của một thế giới mà những người ở dưới cùng xứng đáng với vị trí của họ. Nói cách khác, một thế giới meritocratic chuyển thành công và thất bại từ ngẫu nhiên sang một định mệnh cần thiết, và đó là lý do tại sao nó khiến những người chiến thắng trở nên khá lạnh lùng, vì họ nghĩ rằng, “Ồ, tôi đã đạt được điều đó một mình,” bạn biết đấy. Không cần cảm ơn ai cả, có thể không cần phải trả nhiều thuế. Tại sao phải trả thuế, bạn biết đấy, cũng không sao. Và tương tự, những người ở dưới cùng thì bị nghiền nát.
Chúng ta đã tạo ra một ý thức hệ rất phức tạp, nơi mà có một cái giá ẩn giấu khi sống trong đó và điều này đã xảy ra trong vài thế hệ. Tôi nghĩ về mẹ tôi, bà đến từ một đất nước khác và có những truyền thống khác nhau ở đó, nhưng ngay cả trong thế hệ của mẹ tôi khi bà lớn lên ở Châu Phi, nếu họ muốn có vận may, họ sẽ mang theo cừu, động vật của họ và mang đến bác sĩ phù thuỷ địa phương và chủ yếu là dâng hiến một tế lễ. Họ dĩ nhiên cầu nguyện, nhưng họ đã có quan điểm rằng kết quả của họ được quyết định bởi một vị thần nào đó và ngay cả khi bà chuyển đến Vương quốc Anh và bắt đầu kinh doanh ở đây, tôi nghĩ rằng bà đã rời xa cách suy nghĩ đó một chút đến kiểu mà bạn gần như cho rằng, đó giống như lời nguyền của trách nhiệm cá nhân hoặc ít nhất là những cạm bẫy của trách nhiệm cá nhân. Nơi mà bây giờ bà ấy chắc chắn nghĩ rằng kết quả của bà ấy liên quan đến sự chăm chỉ của bà.
Điều đó rất lạ, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng điều đó có thể xấu cho chúng ta ở mức độ tâm lý. Chắc chắn, bởi vì bạn biết đấy, chúng ta biết có những mặt tốt của điều đó. Tất nhiên là chúng ta có và vì vậy, bạn biết đấy, tôi thực sự đang chỉ ra một điều mà ít khi được nói đến vì chúng ta biết những mặt tốt. Tất nhiên, một thế giới nơi mà mọi người chịu trách nhiệm có thể là tốt, nhưng vào khoảnh khắc nào điều đó lại nghiền nát tinh thần? Và bạn biết đấy, khi nói về mẹ của bạn và việc chuyển từ một xã hội nông nghiệp hoặc xã hội nông thôn sang một xã hội đô thị hiện đại cá nhân chủ nghĩa, bạn biết đấy, ở nhiều nơi trên thế giới, trong thế giới cũ, trong thế giới tiền hiện đại, khi mọi người gặp nhau lần đầu tiên, họ sẽ hỏi, “Bạn đến từ đâu?” Và câu trả lời của bạn sẽ là: “Tổ tiên của bạn là ai? Cha của bạn là ai? Mẹ của bạn là ai?” Đó là bản sắc của con người.
Ngày nay, tất nhiên, như bạn biết đấy, câu hỏi đầu tiên mà bất kỳ ai hỏi ai là: “Bạn làm gì?” Và theo cách mà bạn trả lời câu hỏi đó, mọi người hoặc rất vui khi thấy bạn, hoặc họ sẽ nhẹ nhàng gạt bạn sang một bên và bạn bị bỏ lại bên những người không hề quan tâm đến bạn. Chúng ta sống trong một thế giới. Nó có thể nghe như một từ lạ. Chúng ta sống trong một thế giới của những kẻ sính ngoại.
Giờ đây, từ “sính ngoại” thường được gắn liền với một số loại sự quan tâm cũ của người Anh đến những người có lâu đài hoặc có dòng dõi cổ xưa. Tôi không có ý như vậy. Sính ngoại thực sự chỉ là bất kỳ cách nào để đánh giá một con người dựa trên một, nhưng chỉ một khía cạnh trong toàn bộ bản sắc của họ. Đúng không? Vì vậy, nếu bạn gặp một kẻ sính ngoại về thời trang và bạn nói, “Bạn biết đấy, áo khoác của tôi đến từ, bạn biết đấy, bất cứ đâu,” họ sẽ nói, “Bạn không thể là một người tốt, bởi vì bạn biết đấy, bạn đã đầu tư quá ít vào gu thời trang của mình,” đúng không? Không quan trọng trái tim bạn tinh khiết như thế nào hoặc thơ của bạn tuyệt vời như thế nào hay bất cứ điều gì, bạn biết đấy, quần áo của bạn không hợp lý. Vậy đó là một kẻ sính ngoại về trang phục.
Bây giờ, hình thức sính ngoại chiếm ưu thế trong thế giới hiện đại, tất nhiên là sính ngoại về công việc. Và đó là lý do, bạn biết đấy, người ngược lại với một kẻ sính ngoại chính là mẹ bạn. Mẹ bạn, nếu được nói như vậy, là một người mẹ lý tưởng, đúng không? Người mẹ khác không quan tâm bạn đã thể hiện như thế nào. Bà ấy có thể là một người hư cấu, quan tâm đến việc bạn là ai, nhưng hầu hết mọi người không quan tâm bạn là ai, họ quan tâm đến việc mình đã thể hiện như thế nào. Và vì vậy, bạn biết đấy, chúng ta thường được nói rằng chúng ta sống trong những xã hội thực dụng như vậy. Thế giới rất thực dụng, bạn biết đấy, tất cả chúng ta đều đang theo đuổi tiền bạc. Tôi không nghĩ rằng chúng ta thực sự đang theo đuổi tiền bạc. Tôi nghĩ rằng chúng ta đang theo đuổi tình yêu và sự tôn trọng mà tiền bạc trong xã hội của chúng ta mang lại. Chúng ta đã liên kết việc sở hữu hàng hóa vật chất với việc sở hữu danh dự và uy tín.
Nhưng bạn biết đấy, nếu bạn sắp xếp lại nó theo cách khác và bạn nói, “Bạn biết đấy, bạn có thể sở hữu một đồng token nhựa và nhận được tình yêu và sự tôn trọng,” thì mọi người sẽ luôn muốn những đồng token nhựa đó. Không phải hàng hóa vật chất là những gì chúng ta muốn. Đó là những phần thưởng về cảm xúc mà thực sự, bạn biết đấy, đôi khi chúng ta nghĩ mọi người rất tham lam, tất cả những gì họ làm là mua sắm thêm nhiều thứ và mua những chiếc xe hơi sang trọng. Nhưng bạn biết đấy, lần sau khi bạn thấy một người lái Ferrari, đừng nghĩ rằng người này tham lam, bạn biết đấy, anh ấy rất thô lỗ và tham lam. Hãy nghĩ rằng đây là một người có nhu cầu thực sự mãnh liệt về tình yêu.
Bởi vì thường thì sự theo đuổi nhiệt tình hàng hóa vật chất thực sự đang che giấu một điều gì đó sâu sắc hơn nhiều, đó là sự theo đuổi nhiệt tình về tình yêu và sự tôn trọng.
Đó là cả cuộc đời tôi. Bạn biết đấy, tôi đã mua tất cả những món đồ Louis Vuitton, một biệt thự Range Rover. Trong chương ấy của cuộc đời tôi, tôi thực sự cố gắng chứng minh điều gì đó cho ai đó hoặc được ai đó chấp nhận. Và đó là lý do tại sao tôi có được chúng, và thực tế là khi tôi ngày càng cảm thấy an toàn hơn với bản thân, bạn sẽ thấy tôi hàng ngày chỉ mặc toàn bộ màu đen, không đeo đồng hồ, không có xe thể thao, và nghiêng về khía cạnh tiện ích trong những quyết định mà tôi đưa ra. Điều đó thật hấp dẫn. Tôi nghĩ đó là một hành trình. Bạn biết đấy, không ai muốn nói rằng những món hàng này không nên có sẵn cho mọi người. Tất nhiên là chúng có thể có sẵn cho mọi người, nhưng câu hỏi là liệu nhu cầu của bạn cho chúng đến từ một vết thương hay đến từ một khao khát chân thực, và khi nó đến từ một vết thương, đó là một vấn đề bởi vì nó sẽ không giải quyết được vết thương đó. Đó là vấn đề. Bởi vì bạn biết đấy, tình yêu mà bạn sẽ nhận được giống như sự nổi tiếng. Luôn luôn có dấu hiệu rõ ràng của việc trở thành một bậc cha mẹ tốt là khi con cái bạn không có hứng thú với việc nổi tiếng, vì bạn biết đấy, sự nổi tiếng đang cố gắng làm thỏa mãn một khoảng trống mà lý tưởng nên được thỏa mãn thông qua những mối quan hệ con người thân mật hơn. Nhưng chúng ta đang sống trong một thế giới không có nhiều thời gian cho điều đó, vì vậy cả trong nền kinh tế của sự nổi tiếng và nền kinh tế của hàng hóa vật chất, chúng ta đã tạo ra một thế giới mà trong đó mọi người bị thúc đẩy mạnh mẽ để rời xa những điều mà họ thực sự muốn, đó là được yêu thương, được nhìn thấy, được lắng nghe và rơi vào một loại xoáy vật chất.
Tình yêu là gì? Nếu chúng ta đang nói về tình yêu lãng mạn, thì đó là gì? Chà, tôi có thể bắt đầu bằng cách nói rằng chúng ta đang hơi bối rối về điều này và vì vậy tôi không thể đưa ra một câu trả lời ngay lập tức. Nhưng tôi muốn ghi nhận rằng không chỉ riêng tôi mà cả thế giới hiện tại cũng đang bối rối về tình yêu, và tôi nghĩ chúng ta đã bối rối khoảng 200 năm nay. Hãy cứ nhẹ nhàng với bản thân mình ở đây, bởi vì cách chúng ta tiếp cận tình yêu bây giờ là một triết lý chưa từng được tiếp cận trước đây. Bạn biết đấy, trong khoảng 250 năm qua, chúng ta đã yêu đương dưới sự ảnh hưởng của một triết lý mà chúng ta có thể gọi là chủ nghĩa lãng mạn. Và chủ nghĩa lãng mạn là một hình ảnh về tình yêu với những giả định rất đặc biệt.
Để tôi nêu ra một vài trong số đó. Có một người bạn tâm giao cho tất cả mọi người. Bạn sẽ tìm thấy người bạn tâm giao này thông qua những cách hơi bí ẩn, có thể thông qua điều gì đó gần giống như thần thánh, bạn sẽ cảm thấy bị kéo. Bạn sẽ gặp họ tại siêu thị, câu lạc bộ đêm và mà không cần biết quá nhiều về họ, bạn sẽ cảm nhận rằng họ là số phận của bạn. Vì vậy, bạn sẽ cảm thấy bị thúc đẩy về phía một ai đó mà bạn không thực sự biết nhiều. Một lực lượng sẽ kéo bạn và bạn sẽ cảm thấy rằng đây là người mà mình đang tìm kiếm, và họ sẽ là một thiên thần, thực sự là một sort của một sinh mệnh mở rộng từ một thế giới khác. Các nhà lãng mạn rất coi trọng khái niệm rằng bạn không cần phải hiểu ai đó quá rõ để hiểu họ; thậm chí không nói nhiều, sự kết nối sẽ còn sâu sắc hơn. Các nhà lãng mạn cũng nghĩ rằng tình yêu và tình dục phải gắn liền với nhau, và rằng bạn không thể có một milimét nào sự mâu thuẫn giữa hai thứ đó. Tình yêu và tình dục đã đôi khi cách biệt nhau trong thế giới cũ, và điều đó đôi khi là một vấn đề, nhưng nó đã trở thành một bi kịch. Vì vậy, sự ngoại tình đã chuyển từ một khó khăn thành một bi kịch. Đó là lý do mà tất cả tiểu thuyết và phim hiện đại đều nói về bi kịch của sự ngoại tình.
Bây giờ, đây là một số khó khăn mà thế giới hiện đại đã tạo ra. Chúng ta có xu hướng tin rằng tình yêu là một cảm xúc mà chúng ta nên cảm nhận, chứ không phải là một kỹ năng mà chúng ta nên học. Bạn biết đấy, ví dụ, nếu tôi nói với bạn rằng chúng ta có thể học về tình yêu, chúng ta có thể đến một trường học về tình yêu, bạn biết đấy, điều đó không quá lãng mạn. Bây giờ, mỗi khi ai đó nói điều đó không phải là lãng mạn, chỉ cần một tiếng ding ding đó thường là dấu hiệu của một vấn đề. Như hầu hết mọi thứ không nghe có vẻ lãng mạn là một ý tưởng tốt và hầu hết những điều lãng mạn, như kết hôn ở Vegas sau khi bạn gặp ai đó trong năm phút, thực sự không phải là điều tuyệt vời.
Vậy chúng ta đang sai ở đâu? Một trong những điều mà chúng ta đang sai là toàn bộ vấn đề về bản năng, đúng không? Chúng ta có xu hướng tin rằng tình yêu sẽ kéo chúng ta một cách bản năng về phía những người tuyệt vời mà sẽ phù hợp với chúng ta. Trong thế giới cũ, mọi người bị sắp xếp trong các mối quan hệ. Bạn sẽ kết hôn với người này vì lý do này, bạn biết đấy, người đó hợp với gia đình tôi, bla bla. Bây giờ thì không liên quan gì đến bạn cả. Bạn bị gắn bó với một ai đó. Ngày nay, chúng ta có quyền tự do về danh nghĩa để chọn bất kỳ ai. Hooray tuyệt vời! Liệu chúng ta sẽ đưa ra những quyết định tuyệt vời? Ồ, không, tại sao chúng ta không đưa ra những quyết định tuyệt vời? Bởi vì chúng ta không tự do. Tại sao chúng ta không tự do? Chúng ta cần đến các chuyên gia tâm lý để cho chúng ta biết tại sao chúng ta không tự do. Chúng ta không tự do để yêu bất kỳ ai. Chúng ta yêu trong những con đường đã được trải sẵn cho chúng ta từ thời thơ ấu. Tình yêu trưởng thành nằm trên những con đường và kịch bản đã được trải sẵn cho chúng ta trong thời thơ ấu. Bạn có thể thắc mắc: “Vấn đề là gì với điều đó? Thế thì sao?” Vấn đề ở chỗ nhiều người trong chúng ta có những tuổi thơ mà tình cảm được trộn lẫn với những động lực phức tạp hơn. Có thể để có được tình yêu trong thời thơ ấu, chúng ta cũng phải đối diện với ai đó đang giận dữ, ai đó bạo lực, ai đó trầm cảm, ai đó hạ thấp chúng ta, ai đó ưu ái một anh chị em khác, bất kể đó là gì, và chúng ta bước vào cuộc sống trưởng thành, và chúng ta thấy rằng mình bị cuốn vào những câu chuyện tình yêu mà cảm thấy quen thuộc bởi vì chúng đang phản ánh một số động lực thời thơ ấu, nhưng chúng không nhất thiết dẫn đến hạnh phúc. Và bạn biết đấy, đôi khi chúng ta có những tình huống mà… Ừ, bạn đã gán ghép một người bạn. Giả sử bạn có một người bạn rất tốt và bạn biết một người bạn khác. Bạn nghĩ rằng những người đó sẽ rất hợp nhau, hãy gán ghép họ trong một buổi hẹn hò và sau đó bạn gọi cho họ sau đó.
Bạn nói, vậy chuyện đó diễn ra như thế nào?
Bạn biết đấy, chắc hẳn nó đã diễn ra rất tốt.
Họ nói, tôi không chắc chắn, có lẽ có điều gì đó thiếu một chút lửa,
Điều họ thực sự muốn nói là
Họ sẽ không nói như vậy.
Người bạn của bạn, buổi hẹn hò này
Đã không cho tôi thấy dấu hiệu rằng họ sẽ khiến tôi phải chịu đựng
Theo cách mà tôi cần phải chịu đựng
Để cảm thấy mình đang yêu.
Nói cách khác, mối quan hệ này đe dọa sẽ trở nên hạnh phúc. Đó là lý do tại sao tôi phải rời xa. Cho nên chúng ta là những sinh vật nghịch lý
Vì quá khứ của chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc. Chúng ta không nhất thiết phải hạnh phúc, để cuộc sống lãng mạn tương lai của chúng ta cũng sẽ hạnh phúc, và đây là điều mà
Bạn biết đấy, họ không nghĩ đến điều đó khi tình yêu được tái định nghĩa cách đây 250 năm.
Khi mọi người nói rằng họ có vấn đề với cha, và những điều như vậy
Bạn có nói rằng thường có sự thật trong đó không? Bởi vì họ đã có một trải nghiệm sớm với
Hình mẫu cha, một hình mẫu nam trong cuộc sống của họ, có thể đã bỏ rơi họ hoặc có thể đã tạo ra một
Phong cách gắn bó lo âu hay điều gì đó. Thế nên họ cuối cùng theo đuổi
Tất cả đàn ông và các mối quan hệ vì đó là nỗi đau mà họ liên tưởng với tình yêu.
Chắc chắn, ý tôi là chúng ta lặp lại những gì chúng ta không hiểu
Và miễn là chúng ta không nhận thức được những câu chuyện mà chúng ta đã lớn lên với chúng,
Chúng ta sẽ thực hiện chúng trong cuộc sống trưởng thành. Vậy nên chúng ta không bị ép buộc phải làm điều này mãi mãi, nhưng mà bạn hãy nhìn
Tôi nghĩ rằng nhiều người trong chúng ta có mong muốn dành cho những câu chuyện tuổi thơ của mình một cái kết khác biệt.
Người cha của chúng ta có thể đã là một sinh vật xa cách và, bạn biết đấy, có phần độc ác
Nhưng cũng có một số phẩm chất tốt.
Giấc mơ là tìm được ai đó giống như vậy nhưng để đảm bảo rằng câu chuyện có một cái kết tốt đẹp.
Cho nên đó không chỉ đơn thuần là mong muốn lặp lại. Đó là mong muốn lặp lại và mang đến một cái kết tốt hơn
Nhưng thường thì, bạn biết đấy, chúng ta không đạt được điều đó và tôi nghĩ rằng
Nhìn xem, điều về tâm lý học là chúng ta thấy xung quanh mình mọi người đang làm
Những điều được gọi là điên rồ, bạn biết đấy, yêu những người chẳng thể làm họ hạnh phúc
Phá hoại sự nghiệp của họ
Không thể mở lòng với mọi người và chúng ta nghĩ rằng mình có thể lùi lại và nói. Tại sao họ lại làm những điều đó? Có chuyện gì đang xảy ra?
Bây giờ, một cách để nhìn nhận điều đó
Và đó là một cách nhìn với lòng từ bi đối với nhiều thứ trông có vẻ điên rồ bây giờ
Một lần đã có nhiều ý nghĩa
Nó từng là một điều rất thông minh để làm nếu bạn lớn lên, giả sử trong một môi trường mà
Giả sử một bậc phụ huynh là người có ý định tự sát, đúng không? Một bậc phụ huynh là người có ý định tự sát
Và bạn hoàn toàn ng shut down cảm xúc của mình và quyết định rằng bạn sẽ không bao giờ tin tưởng bất cứ ai hoàn hảo
Đó là một điều vô cùng thông minh để làm khi bạn năm tuổi và có một bậc phụ huynh muốn tự sát, phải không?
Bởi vì điều đó sẽ giúp bạn vượt qua giai đoạn tiếp theo của cuộc sống
Nếu bạn mở lòng khi năm tuổi và có một bậc phụ huynh muốn tự sát, nó sẽ khiến bạn tan vỡ
Vậy nên, chúc mừng bạn. Bạn đang làm một điều vô cùng thông minh, phải không? Hoặc tưởng tượng về một người nào đó
Trở thành một chú hề trong thời thơ ấu vì có không khí rất buồn và có sự trầm cảm
Và tất cả những gì họ có thời gian cho chỉ là những câu đùa. Họ chỉ là một kẻ đùa cợt điên cuồng, phải không? Tuyệt vời
Một điều thần kỳ cho một đứa trẻ khi nhận ra rằng họ cần phải trở thành
Một loại kẻ đùa cợt điên cuồng như vậy. Nhưng điều gì xảy ra 10 năm sau, 20 năm sau, 30 năm sau là điều từng là một
Hàng phòng ngừa tuyệt vời trước một tình huống không thể chịu đựng đã trở thành nguyên nhân phá hoại khả năng của người khác
Bởi vì người mà bạn biết với người cha khó khăn đó cuối cùng sẽ không bao giờ có thể mở lòng với bất cứ ai
Ngay cả một người rất an toàn. Họ sẽ không ngay cả nhận ra rằng trái tim họ đã đóng chặt
Nhưng họ sẽ tiếp tục thực hiện cùng một chiến lược phòng ngừa, hoặc người mà bạn biết
Đã có một ý tưởng tuyệt vời khi trở thành một chú hề từ sớm
Nhưng bây giờ họ không có thời gian cho bất cứ điều gì nghiêm túc, và những người bạn của họ cảm thấy rằng họ là một người hơi giả tạo và không thể kết nối với họ.
Đó là một gánh nặng thực sự
Trong thế giới người lớn, vì vậy
Bạn biết đấy, rất thường xuyên những gì chúng ta cần làm là cảm ơn bản thân trẻ tuổi của chúng ta vì đã nghĩ ra những chiến lược
Thực sự rất thông minh, nhưng cùng lúc đó nói
Cảm ơn
Như vậy là đủ. Tôi muốn sống theo một cách khác. Đó là một chiến lược tuyệt vời lúc đó, nhưng có thể bây giờ nó không còn là
Cách mà tôi cần sống nữa.
Tôi đã nghĩ khi bạn nói về điều đó có hai nhóm người
Tôi đã nghĩ đến những người khác nhau mà tôi biết để xem điều này phù hợp với họ như thế nào
Và tôi nhận ra trong tâm trí rằng cơ bản có hai nhóm người ở đó, một nhóm nhận thức được chu kỳ của họ
Bạn biết đấy, và liệu họ có
Hành động để thay đổi nó hay họ chỉ đang tái sống nó. Ai mà biết được và nhóm còn lại thì hoàn toàn không nhận thức rằng họ đang ở trong chu kỳ này
Và họ chỉ nghĩ ôi, thật xui xẻo của tôi. Bạn biết đấy, họ thường nói những câu như thế. chỉ xui xẻo của tôi.
Làm thế nào một người có thể tăng cường nhận thức về chu kỳ của chính họ? Bạn có nghĩ rằng có một cách không?
Có rất nhiều điều có thể làm được. Hãy tưởng tượng bài tập đơn giản nhất
Các nhà tâm lý học có những bài kiểm tra hoàn thành câu
Nơi bạn bắt đầu với một mẩu câu hỏi và sau đó bạn kết thúc với một dấu ba chấm
Đó là dấu chấm chấm chấm và bạn nói với ai đó đừng suy nghĩ quá nhiều
Chỉ cần hoàn thành câu và những câu điển hình là
Đàn ông là chấm chấm chấm
Phụ nữ là
Chấm chấm chấm
Tôi là
Chấm chấm chấm
Cuộc sống chấm chấm chấm bây giờ nếu bạn đưa cho ai đó tờ giấy đó
Và nói với họ không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần viết xuống
Được, những điều tuyệt vời sẽ nổi lên
Đàn ông là những kẻ độc tài tàn ác. Wow. Từ đâu mà điều đó đến vậy? Bạn đang thể hiện ra rằng phụ nữ là
Bạn biết đấy, dù là điều gì cuộc sống, bạn biết đấy, tôi là
Bạn biết đấy, một kẻ vô danh xứng đáng bị giày xéo. Vậy bạn có biết một phút trước bạn đã có điều đó trong bạn không?
Chưa chắc, nói cách khác, đôi khi bạn cần những cái cần gạt nhỏ này
Để chiếu sáng một điều mà
Thực sự giúp ích và tôi không, bạn biết đấy
Đối với khán giả của bạn
Nhiều nhà trị liệu, nhiều nhà tâm lý trị liệu không phải những gì họ nên là
Nhưng một số thì tuyệt vời nếu bạn tìm thấy một nhà trị liệu tâm lý giỏi, họ cũng có thể tăng cường
Mức độ tự nhận thức của bạn.
Tôi nghĩ đó chính là điều mà chúng ta đang nói đến – việc tăng cường nhận thức về bản thân. Lí do rất đơn giản. Bạn biết đấy, có những thứ mà tất cả chúng ta đều làm. Hãy hình dung nhé, tôi không biết, khi bạn ở bên một người đàn ông, bạn nghĩ rằng người đó đang đánh giá mình. Do đó, tôi sẽ rút lui và không tham gia vào cuộc cạnh tranh với họ. Còn khi tôi ở bên một người phụ nữ, tôi nghĩ rằng tôi sẽ bị đối xử tệ bạc. Do đó, bạn biết đấy, bất kỳ điều gì từ quá khứ của bạn đều được chiếu rọi lên điều đó.
Cuối cùng, bạn sẽ có mặt trong một phòng trị liệu với một người đàn ông hoặc một người phụ nữ, và thật bất ngờ, bạn sẽ làm gì? Bạn mang ra thứ đó, và bạn mang ra thứ mà bạn thường làm. Chỉ khác là lần này bạn không làm điều đó trong văn phòng, không làm trong một mối quan hệ, không làm trong bối cảnh mà mọi người đang bận rộn và có những thứ riêng của họ để lo lắng và chơi trò chơi của riêng họ. Bạn đang làm điều đó với một người chuyên nghiệp đã được đào tạo trong một căn phòng yên tĩnh và họ có thể nhìn thấy, giống như một chiếc đĩa petri. Họ có thể thấy những thứ mà bạn đang làm, vì vậy bạn sẽ nói với nhà trị liệu của mình, “Tôi biết ông/h bà ghét tôi” và nhà trị liệu sẽ nói, “Tôi thực sự không nghĩ vậy, nhưng tôi thấy thú vị khi bạn có niềm tin rằng bạn như vậy.”
Hoặc có người sẽ nói với nhà trị liệu, “Tôi cần phải chăm sóc bạn. Tôi nghĩ bạn khá mệt và tôi thực sự… bạn biết đấy, bạn đã làm việc rất tốt. Tôi cảm thấy tôi muốn chăm sóc bạn.” Có thể bạn đã làm điều đó suốt đời và nhà trị liệu sẽ nói, “Bạn không cần phải chăm sóc tôi.” Nhưng có ai trong quá khứ của bạn mà bạn cần chăm sóc không và điều đó đã khiến bạn cảm thấy tội lỗi và khiến bạn cảm thấy rằng mỗi khi bạn bên ai đó, nhu cầu của họ quan trọng hơn nhu cầu của bạn. Và vì vậy có cơ hội để nhìn rõ ràng hơn bao giờ hết, ngoài cái kiểu huyên náo của các mối quan hệ hay cuộc sống văn phòng, những câu chuyện mà bạn đang chiếu lên thực tế với cái giá rất lớn.
Vì vậy, bây giờ tôi nhận thức rõ về chu kỳ của tôi bắt nguồn từ thời thơ ấu. Bước tiếp theo là làm điều gì đó về điều đó. Làm thế nào để tôi vượt qua sự thôi thúc cứng nhắc đó để tiếp tục chu kỳ đến từ thời thơ ấu của tôi? Đúng rồi, hãy nhìn xem, đừng nên giảm thiểu. Đó đã là một thành tựu lớn lao rồi. Phải, bạn hiểu ý tôi chứ? Ý tôi là, nếu bạn đã ở đó, bạn đã có cái nhìn rõ ràng về điều đó. Chúng ta không cần mọi người phải hoàn hảo, đúng chứ? Chúng ta không cần phải hoàn hảo. Tốt nhất, chúng ta cần mọi người biết họ không hoàn hảo và họ có cơ hội cảnh báo chúng ta về những điểm không hoàn hảo của họ kịp thời trước khi họ gây ra quá nhiều thiệt hại. Có một sự khác biệt lớn ở đây.
Tôi muốn nói rằng, bạn hãy lấy một ý tưởng về hẹn hò đi. Hãy tưởng tượng, bạn biết đấy, tôi thường nói, “Đừng làm điều này với tôi vì chúng ta không… chúng ta không hẹn hò mà…” nhưng một câu hỏi tuyệt vời để hỏi ai đó trong một buổi hẹn hò là “Bạn điên như thế nào?” “Bạn điên như thế nào?” Nếu người đó nói “Tôi không điên, tôi hoàn toàn tỉnh táo”, hãy chạy ngay đi vì bạn biết rằng mọi người đều có những điều ngớ ngẩn bên trong họ. Chúng ta đang đề cập đến một mức độ tỉnh táo có thể chấp nhận được hàng ngày khi chúng ta đặt một số tín hiệu trong các lĩnh vực điên rồ của mình. Vì vậy, hoàn toàn tỉnh táo là không có khả năng với bất kỳ con người nào.
Nhưng việc nhận thức về nơi mà sự điên cuồng nằm và một chút cảnh báo và lời xin lỗi kịp thời, bạn biết đấy, sau một sự cố thì sẽ đi một chặng đường dài. Mọi người thường nói tôi đang tìm kiếm một đối tác có khiếu hài hước tốt. Không ai cần những trò đùa. Không phải là về những trò đùa. Thực sự là về sự khiêm tốn về bản thân. Một người nào đó có thể nói, “Tôi nghĩ, ý tôi là hãy lấy một điều khác. Nếu bạn gặp ai đó nghĩ rằng họ dễ sống cùng, hãy chạy đi.” Không ai dễ sống cùng và người nào nghĩ rằng họ dễ sống cùng thực sự có vấn đề. Vì vậy, một người mà bạn có thể đưa tay ra và nói, “Bạn biết không? Vâng, tôi khá khó sống cùng,” thật tuyệt. Người đó an toàn hơn, không nhất thiết phải hoàn toàn an toàn, nhưng họ an toàn hơn vì họ đã bắt đầu trên con đường nhận thức về bản thân.
Vì vậy, cuối cùng, điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm trong thế giới này là nhận thức về bản thân, lời xin lỗi khi chúng ta mắc sai lầm, và một ý định chân thành để tiến bộ, tôi đoán. Cái đó có quan trọng không? Như việc tôi nhận thức được rằng tôi có một số thói quen nhất định trong mối quan hệ của mình là một chuyện, nhưng tôi nghĩ rằng bạn đời của tôi cũng muốn biết rằng một số chu kỳ hủy hoại mà tôi có, tôi đang làm việc để cải thiện chúng. Tôi ít nhất đang cố gắng tiến về phía trước. Phải, hoàn toàn. Ý tôi là, tôi nghĩ một trong những ý tưởng hủy hoại nhất trong thế giới hiện đại là ý tưởng rằng tình yêu chân thật có nghĩa là chấp nhận ai đó vì họ là ai, với tất cả những điều tốt đẹp và xấu xa của họ. Đó là một giấc mơ đẹp.
Và bạn biết đấy, đôi khi khi bạn nghe về những cuộc chia tay, họ sẽ nói rằng “Người yêu cũ của tôi, bạn biết đấy, họ chỉ không chấp nhận tôi vì những gì tôi là.” Và mọi người sẽ nói, “Ôi, vâng, Chúa ơi, thật là một người khủng khiếp, bạn biết đấy, thật tệ.” Nhưng bạn biết đấy, một cách lịch sự, người ta muốn nói, “Chờ một chút.” Có ai trong số chúng ta thực sự xứng đáng được yêu và chấp nhận hoàn toàn vì tất cả những gì chúng ta là không? Có phải thực sự là một kỳ vọng công bằng không hay như bạn gợi ý, có phải không công bằng khi cho rằng tất cả chúng ta đều đang trong quá trình phát triển và rằng không có gì trái ngược với tinh thần của tình yêu trong sự mong muốn cải thiện?
Các triết gia Hy Lạp cổ đã đúng, bạn biết đấy, đối với các triết gia Hy Lạp cổ, Platon xem tình yêu như một lớp học. Ý tưởng đẹp là tình yêu là một lớp học trong đó hai người, với tinh thần hào phóng và tốt bụng. Ý tôi là, chúng ta không đang nói về việc quát tháo ở đây, mà là nói về sự hào phóng và tốt bụng, hai người nỗ lực để giúp đỡ nhau trở thành phiên bản tốt nhất của chính họ và của nhau, đúng không? Tình yêu đó được hướng tới tiến bộ và tự hoàn thiện. Nghe có vẻ rất kỳ lạ ở thời đại này. Nếu bạn đi quanh nói rằng “Tôi đã đọc một số Platon và ông ấy đang dẫn dắt tôi đến ý tưởng rằng tình yêu là một lớp học, vì vậy tôi sẽ dành cho bạn một bài giảng 40 phút về một số điểm yếu của bạn và sau đó tôi muốn bạn dành cho tôi một bài giảng 40 phút về một số điểm yếu của tôi.”
Đoạn văn này sẽ được dịch sang tiếng Việt như sau:
Điều này có thể bị coi là không lãng mạn, đúng không? Đó không phải là một ý tưởng tồi. Như tôi đã nói, tình yêu là một kỹ năng cần được học, không chỉ là một cảm xúc để cảm nhận. Và một phần trong đó có nghĩa là chúng ta có thể cần quay lại trường học.
Gần đây, tôi đã nghĩ nhiều hơn rằng hầu hết các mối quan hệ thành công phụ thuộc vào khả năng giải quyết xung đột. Bởi vì tôi đã có một mối quan hệ trước đây, cả hai chúng tôi đều có thể nhận lỗi, nhưng chúng tôi thật sự không giỏi trong việc giải quyết xung đột. Và sau đó tôi có một mối quan hệ gần đây, nơi mà chúng tôi dường như tốt hơn nhiều trong việc giải quyết xung đột. Không hoàn hảo, nhưng tốt hơn nhiều, và điều đó tạo ra sự khác biệt lớn.
Nhưng tôi nghĩ rằng, Stephen, nếu bạn không giỏi trong việc giải quyết xung đột, thì đó không hoàn toàn là lỗi của bạn. Một phần cũng do cách mà xã hội chúng ta hoạt động, trở về với ý tưởng về chủ nghĩa lãng mạn, phải không? Chủ nghĩa lãng mạn mang đến cho chúng ta ý tưởng phi thường rằng tình yêu là thứ nên được cảm nhận và truyền đạt mà không cần lời nói, đúng không?
Vì vậy, những người lãng mạn nhất thường nghĩ rằng câu nói lãng mạn nhất mà mọi người thường nói là: “Tôi gặp người này và chúng tôi thậm chí không cần nói chuyện.” Chúng tôi chỉ cảm thấy giống nhau. Mọi người đều ồ lên, “Ôi, thật lãng mạn!” Bởi vì điều đó, bạn biết đấy, dẫn đến một sự bùng nổ thảm khốc của cảm giác ấm ức, đúng không?
Cảm giác ấm ức là gì? Cảm giác ấm ức là một mô típ hành vi thú vị, nơi mà bạn rất tức giận với ai đó vì họ không hiểu bạn, mặc dù bạn chưa nói gì và họ không hiểu bạn, và bạn cảm thấy bị xúc phạm vì bạn nghĩ rằng mình là một người lãng mạn, bạn nghĩ rằng họ không thể nào yêu bạn, bởi vì tình yêu chân thật có nghĩa là hiểu ai đó theo cách trực giác.
Họ hiểu bạn không cần lời nói, và vì vậy bạn không định nói chuyện. Bạn đi dự một bữa tiệc với người bạn đời của mình, và họ nói: “Có chuyện gì không ổn không, em yêu?” và bạn trả lời: “Tất nhiên là có, nhưng tôi sẽ không nói cho họ biết.” Sau đó, họ bắt đầu nói: “Nào, bạn có thể nói cho tôi biết chuyện gì không?” và người cảm thấy ấm ức trả lời: “Không!” Điều này có thể diễn ra rất lâu và lâu. Tôi nghĩ là ai cũng đã từng trải qua đôi ba lần như vậy, bạn biết đấy, bạn về nhà, ngay lập tức lên tầng, vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Và sau đó người bạn đời của bạn gõ cửa và nói: “Làm ơn, em yêu, chỉ cần tell tôi chuyện gì đang xảy ra” và bạn từ trong phòng tắm nói ra: “Không!” Lý do là bạn là một người lãng mạn và bạn tin rằng người bạn đời của bạn nên có những khả năng kỳ diệu, gần như khác thường, để nhìn thấu qua cánh cửa phòng tắm và đến với tâm hồn bị tổn thương, tan nát của bạn để hiểu nguyên nhân sự khó chịu là gì.
Nhưng tất nhiên họ không thể làm được điều đó vì họ chỉ là con người. Bạn biết đấy, mất một thời gian dài để nhận ra rằng những người khác không phải là những người đọc tâm trí. Một trong những điều đầu tiên mà chúng ta nên luôn hỏi là: “Tôi đã nói cho họ chuyện này chưa?” Tôi biết rằng mình đang tức giận, nhưng tôi đã nói cho họ chưa? Và thường câu trả lời là không hoàn toàn, vì chúng ta là những người lãng mạn, và vì vậy chúng ta cần phải làm điều đó thật sự.
Tôi có thể chấp nhận rằng điều này thật sự nhàm chán. Chúng ta phải sử dụng từ ngữ. Chúng ta phải đau đớn lấp đầy những từ ngữ và nói: “Lý do mà tôi đang cảm thấy khó chịu là như vậy,” bạn phải giải thích bản thân. Điều này không mấy lãng mạn, nhưng đó thường là dấu hiệu của một ý tưởng tốt.
Vì sự trung thực, tôi đã gặp khó khăn trong việc hoàn toàn chân thành trong mối quan hệ khi tôi cảm thấy rằng sự chân thật đó có thể làm tổn thương họ. Vậy, liệu chúng ta có thể có tình yêu chân thật và sự trung thực tuyệt đối không? Tôi tin rằng mong muốn nói với ai đó tất cả mọi thứ là điều đẹp đẽ và cuối cùng là một điều không tưởng theo một cách vấn đề, bởi vì tất cả chúng ta đều có trong mình những sự mâu thuẫn, nghi ngờ, và những suy nghĩ không trung thành.
Và không phải công việc của tình yêu là liên tục xát xao người bạn đời của bạn với những khía cạnh rắc rối và loạn lạc nhất của tâm lý bạn. Chúng ta không đang nói về việc ủng hộ sự giả dối và lừa dối, nhưng thực sự là một quảng cáo cho việc chỉnh sửa. Bạn biết đấy, chúng ta nên hy vọng rằng không phải lúc nào cũng gặp phiên bản đầy đủ nhất của nhau.
Bạn biết đấy, tôi biết nghe có vẻ lãng mạn, nhưng đôi khi có phải là cha mẹ có vinh quang khi nói cho con cái của mình về mọi thứ đang diễn ra bên trong mình hay đôi khi, có phải có vai trò cho việc nói: “Tôi sẽ chỉ chỉnh sửa bản thân mình không phải bằng sự lừa dối mà bằng tên của tình yêu.” Tình yêu có thể tương thích với việc chỉnh sửa một số khía cạnh nhất định của thực tại của bạn.
Một trong những lĩnh vực mà có rất nhiều sự chỉnh sửa diễn ra là trong phòng ngủ, trong các mối quan hệ, trong tình dục, trong các mối quan hệ không có tình dục. Tôi đã xem qua một số thống kê trước đó, vì tôi biết bạn đã nói khá nhiều về các mối quan hệ, tình dục và các mối quan hệ không có tình dục. Tôi tìm thấy thống kê này nói rằng một nghiên cứu năm 2022 của mạng lưới tư vấn Relate UK cho thấy 26% người trong các mối quan hệ có quan hệ tình dục ít hơn 10 lần mỗi năm, còn 8% không có quan hệ tình dục một lần nào. Đây là một sự gia tăng rõ rệt so với năm 2018, khi các con số thấp hơn nhiều so với điều này. Dường như là xã hội của chúng ta đang ngày càng trở nên ít tình dục hơn.
Vì vậy, câu hỏi là vấn đề nằm ở cơ thể hay nằm ở tâm trí? Bạn biết đấy, với tư cách là một người như tôi, tôi sẽ chuyển chúng ta đến tâm trí. Tôi chắc rằng có đôi khi có vấn đề về thể chất và chúng cũng xứng đáng được chú ý, nhưng nếu tôi có thể nói về tâm trí, tại sao mà tình dục lại dễ dàng hơn lúc đầu, rồi trong một mối quan hệ lâu dài? Một trong những câu trả lời hàng đầu là cơn giận. Không dễ dàng để có quan hệ tình dục hay muốn tình dục với ai đó mà bạn đang tức giận. Và trong nhiều mối quan hệ, có rất nhiều cơn giận tích tụ mà cả hai bên đều không biết là có.
Và cơn giận đó xuất phát từ những sự cố nhỏ của sự thất vọng.
Có người không gọi như họ đã hứa.
Có người không cười khi họ có thể đã làm như vậy. Có người không thể hiện sự rộng lượng khi điều đó có thể đã cần thiết.
Um.
Và những điều này tích tụ lại, và kết quả của việc quá nhiều điều này là bạn không muốn ai đó lại gần bạn.
Bởi vì bạn đang tức giận. Bạn về cơ bản là tức giận, nhưng trong cách mà những điều này diễn ra, bạn không biết rằng bạn đang tức giận.
Bạn không biết rằng bạn đang tức giận. Một lần nữa, bạn biết đó, tâm trí không rõ ràng với chính nó. Vậy nên,
Nếu bạn muốn có nhiều sex hơn, đừng chỉ đầu tư vào nến và vải lanh fancy.
Um.
Một điều rất hữu ích là đi ăn tối với bạn đời và nói với họ:
Chúng ta sẽ cùng hỏi nhau về những điều mà chúng ta đã làm phiền nhau, vì chúng ta đã làm phiền nhau.
Không phải vì chúng ta là những người xấu, mà vì chúng ta là con người và chúng ta đang trong một mối quan hệ và không có mối quan hệ nào tồn tại lâu hơn một giờ
Mà không có sự tích tụ của sự thất vọng, và càng nhiều chúng ta có thể để lộ sự thất vọng đó tại bàn ăn,
Càng ít nó
Bạn biết đấy, tạo ra một sự chặn đứng trong phòng ngủ. Thế nên cơ hội để xả bớt sự thất vọng và bạn biết đấy,
Thường thì lý do mà chúng ta không nói với đối tác về những sự thất vọng của mình là vì chúng có vẻ ngớ ngẩn.
Nó giống như là, khoan đã, bạn đang khó chịu với tôi vì tôi đã sử dụng từ “thực sự” trong cách mà bạn nghĩ đã nhấn mạnh quá mức về
Tại sao khi tôi nói chuyện với mẹ bạn?
Bạn điên rồi phải không? Bạn đang mở cửa cho đối tác chỉ vào bạn và nói, bạn điên thật đấy?
Nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta đều đang yêu,
Ít nhất là một phần nhỏ của chúng ta đang yêu.
Um, như chúng ta biết, trẻ nhỏ thường bị tổn thương bởi những điều rất lạ lùng và nhỏ bé.
Bạn biết đấy, bạn sẽ di chuyển một cái nút và chúng bắt đầu gào thét và bạn hỏi cái gì đã xảy ra?
Và chúng nói, bạn đã di chuyển cái nút và bạn đáp, tôi đã di chuyển à, tại sao điều đó quan trọng?
Nhưng đối với chúng, điều đó quan trọng, hoặc bạn biết đấy, cây bút chì đã thay đổi hướng đi chút ít.
Vì vậy, chúng ta nên học, chúng ta nên nhớ cảm giác khi còn là trẻ con,
Và chúng ta nên công nhận rằng vẫn tồn tại ngay cả một người lớn rất có năng lực trong nhiều lĩnh vực,
Một đứa trẻ nhỏ có thể sẽ bị tổn thương rất nhiều về những điều nhỏ bé bị kích thích.
Nhưng vì họ là người lớn, đây là vấn đề. Chúng ta nghĩ rằng một người lớn không thể nào có những phản ứng trẻ con như vậy. Một lần nữa, chúng ta cần chỉ cần
Um,
Gạt bỏ những nỗi sợ hãi về sự xấu hổ và nói, bạn biết đấy, đúng vậy, một người lớn có thể rất buồn bã về những điều nhỏ nhặt.
Một người lớn có lẽ đang buồn bã về những điều nhỏ nhặt và chúng ta đang
Tôn vinh bản thân khi chúng ta dám tiết lộ điều này với bạn đời và họ cũng có thể làm điều tương tự.
Vì vậy, nếu tôi là
Nếu tôi là người đang lắng nghe điều này bây giờ, và tôi đang trong một mối quan hệ mà tôi thấy không thú vị,
Ngay cả khi tôi nói rằng tôi không nghĩ mình có đủ sex,
Ý tưởng rằng bao nhiêu sex là đủ sex có lẽ đến từ những bộ phim, điều này cũng là một cái bẫy, đúng không?
Nhưng nếu tôi đang trong một mối quan hệ và chúng tôi đang trong một mối quan hệ không có sex theo bất kỳ định nghĩa nào,
Giải pháp đầu tiên mà bạn đã đưa ra là thử và giải quyết sự tức giận, sự khinh miệt tiềm ẩn.
Um.
Có điều gì khác bạn nghĩ là?
Các phương pháp hiệu quả trong việc giải quyết vấn đề đó. Nhìn kìa, tôi nghĩ một điều hữu ích là hỏi. Tại sao sex lại quan trọng?
Điều này gọi là sex?
Tại sao tại sao nó quan trọng và khi mọi người rất buồn?
Tôi nghĩ rằng câu trả lời thường là sex là một biểu tượng của điều gì đó rất sâu sắc và rất tinh tế, đó là
Người bạn đời của tôi yêu tôi và lý do tại sao điều này trở thành một vấn đề cấp bách là vì họ không thể giữ vững ý tưởng
Rằng người bạn đời có thể yêu họ và có thể không muốn sex. Điều này về mặt tâm lý là không thể. Bây giờ, điều quan trọng là nói
Có thể. Có thể rằng bạn đời của bạn vừa yêu bạn vừa không muốn có sex.
Có thể có những lý do khác. Họ cảm thấy không khỏe, v.v. Vì vậy,
Và sau đó chúng ta có thể tự hỏi sex thực sự nhằm vào điều gì, sex nhằm vào sự gần gũi, bạn biết đấy,
Ngay cả khi chúng ta nói, bạn biết đấy,
Bằng một ngôn ngữ lịch sự, tôi nói rằng họ đã trở nên thân mật, điều này có nghĩa là họ đã có sex.
Vậy điều mà chúng ta biết về sex là điều thú vị thực sự về sex không phải là phần sex. Nó là phần tình cảm thân mật.
Đó là ý tưởng rằng một ai đó đang mở lòng hơn, bạn biết đấy, hầu hết thời gian chúng ta tiếp cận người khác với sự phòng thủ,
Và trong điều rất hiếm gặp và đặc biệt mà chúng ta làm, chúng ta gặp một con người khác trong trạng thái dễ tổn thương.
Và đây là một sự giải thoát thật sự
Từ những giới hạn bình thường của cuộc sống và có nhiều cách khác để làm điều này.
Bạn biết đấy, sex không phải là cách duy nhất để làm điều đó. Vậy nên
Bằng cách hiểu rõ hơn về sex,
Chúng ta cũng có cơ hội
Có được một số điều mà chúng ta có trong sex từ những điều không phải là sex, nếu nó có nghĩa.
Tôi đã mời Tracy Cox vào podcast và cô ấy đã nói với tôi một điều
Mà thực sự gây ấn tượng với tôi vì tôi chưa nhận ra điều đó cho đến khi cô ấy nói, đó là ý tưởng
Tôi tin rằng cô ấy gọi là sự khác biệt.
Điều này có nghĩa là khi bạn đời của bạn gần như trở thành một thành viên trong gia đình hoặc bạn bắt đầu nhìn họ như một người anh em bởi vì họ đang
Trong bộ đồ thể thao trước mặt bạn và cô ấy đã tuyên bố mà tôi nghĩ tôi cũng đã đọc trong những cuốn sách của bạn rằng
Về nhiều mặt, đó thực sự là điều đối lập với
Sự hấp dẫn giúp sex trở nên quyến rũ trong những ngày đầu khi nó mới mẻ, lạ lùng và mạo hiểm.
Bạn biết đấy, và vậy cô ấy đã gợi ý rằng tình yêu và sex thực ra được đặt ở hai đầu khác nhau của một cây cột.
Đúng vậy và trở lại chủ đề của tôi. Um, điều mà chủ nghĩa lãng mạn nói với chúng ta là sex và tình yêu hoàn toàn thuộc về nhau.
Nhưng tôi nghĩ điều bạn đang nói và bạn biết đấy, nhiều người xem của bạn sẽ biết rằng mối quan hệ là khó khăn hơn và một lần nữa, đừng tra tấn bản thân về điều này.
Hãy tò mò và rồi chúng ta hãy giao tiếp về điều này. Um, và tôi nghĩ rằng
Nhìn kìa.
Một đứa trẻ đang lớn gặp phải một nghịch lý phải giải quyết và đây là điều mà Freud đã nổi tiếng
Không quan trọng bạn nghĩ gì về Freud. Đây thực sự là một quan sát rất hữu ích rằng
Đứa trẻ trải nghiệm tình yêu ngay từ đầu ở giai đoạn đầu của cuộc đời.
Chúng ta đều trải nghiệm tình yêu
Um từ những người mà mọi thứ đã qua, đúng không? Chúng ta sẽ không có kết nối tình dục với đúng không
Vì vậy, với món nợ mà tình yêu trưởng thành mắc phải đối với tuổi thơ
Điều này tạo ra một vấn đề khi chúng ta, với tư cách là người lớn, bắt đầu yêu thương ai đó và bắt đầu xây dựng các mối quan hệ
Đó là càng gần gũi với ai đó, chúng ta càng cảm thấy
Như chúng ta đã làm một chút với cha mẹ khi mọi thứ thực sự ấm áp
Điều này lý giải tại sao?
Mọi người thích đi đến khách sạn. Tại sao mọi người thích đi đến khách sạn để hồi sinh một mối quan hệ?
Bởi vì đồ đạc không nhớ bạn, rèm cửa không nhớ bạn, bạn là
Bạn được phép là một ai đó không có lịch sử trong một khoảnh khắc đã chọn
Và chính lịch sử đang khiến sự thân mật trở nên khó khăn vì lịch sử trong khi nó gắn kết bạn lại với nhau
Và khiến bạn gần gũi về mặt cảm xúc cũng đang
làm giảm
tự do
tình dục
Và tôi nghĩ rằng chúng ta cần phải rất nhẹ nhàng với bản thân vì điều này xảy ra và um, nhưng chúng ta nên làm gì về nó?
Không cần phải đặt nhiều phòng khách sạn. Chúng ta cần dành nhiều thời gian xa đối tác của mình
Tôi nhận thấy ngay cả khi bạn đang cười, bạn đang mỉm cười khi nói điều đó và tôi nghĩ đó phần nào là manh mối
Bạn biết không, khi chúng ta đối mặt với những câu đố khó khăn nhất trong đời
Việc có sự tha thứ của một cảm giác hài hước, một cảm giác hài hước chung
Bạn biết không nếu một cặp đôi có thể biến những thách thức tình dục từ một bi kịch thành một điều gì đó, bạn biết không, gần gũi hơn với
Một cuộc hài kịch thì đó là một thành tựu to lớn. Hãy nghĩ về việc bạn nghĩ về việc trêu chọc đúng không?
Có những khía cạnh của các cặp đôi mà họ thấy thực sự, thực sự khó khăn
Đúng không? Thật tuyệt vời khi một cặp đôi học cách trêu chọc nhau với tình cảm?
Họ đi, ôi, Steven
Vâng, có điều mà bạn làm để đặt cho bạn một biệt danh nhỏ. Nó gọi bạn là bất cứ điều gì, bạn biết đấy, một biệt danh thân thương nhỏ
Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời vì nó có nghĩa là sự khó chịu đã được chuyển hóa thành
Sự hiểu biết dịu dàng và nhân ái về lý do tại sao ai đó lại khó khăn như họ
Vì vậy, điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm với những điều khó chịu với đối tác của chúng ta
Là có thể trêu chọc chúng ta ra khỏi chúng
Và chúng ta có thể cần làm việc này trong những lĩnh vực khó khăn như tình dục
Đó là một thành tựu to lớn nếu đối tác của bạn có thể gọi bạn, bạn biết đấy, có thể từ việc nghĩ rằng bạn là một kẻ ngốc
Đến việc mỉm cười với bạn và nghĩ rằng bạn là một kẻ ngốc đáng yêu, đúng không?
Cuối cùng thì tất cả chúng ta đều là những kẻ ngốc đáng yêu. Chúng ta không cần phải tin vào Chúa
Nhưng nếu Chúa đang xem chúng ta từ phía trên trạm vũ trụ
Chúng ta đều là, bạn biết đấy, tám tỷ kẻ ngốc đáng yêu và một khi chúng ta có thể có loại
Mối quan hệ nhân ái đó với chính mình. Đó là sự bắt đầu của một phần lớn của giải pháp
Tôi thường nghĩ
Bạn biết đấy, tôi đã ở trong mối quan hệ của mình bây giờ trong vài năm
Tôi nghĩ làm thế nào để tôi ngăn đối tác của mình chán tôi? Vâng, họ sẽ trở thành một ngày
Đôi khi điều đó đã lướt qua tâm trí tôi như thể cô ấy sẽ chỉ chán tôi và cũng, bạn biết đấy điều ngược lại
Bạn nghĩ về việc ở bên ai đó trong khoảng 40, 50, 60 năm
Tôi chắc chắn rằng một số người nghe đã ở
Bên cạnh đối tác của họ trong nhiều thập kỷ
Có nguy cơ chúng ta sẽ chán đối tác của mình và sau đó tìm kiếm điều gì đó mới mẻ từ
Những cuộc tình vụng trộm và làm thế nào để chúng ta ngăn chặn điều đó?
Được rồi. Vâng, đây là một
gợi ý
um
Điều trở nên rất nhàm chán trong tất cả các mối quan hệ là khi mọi người ngừng lắng nghe lẫn nhau
Bạn biết không, khi bạn nói từ lắng nghe, bạn có thể suy nghĩ. Ồ, vâng, tôi biết điều đó có nghĩa gì
Chờ đã. Hãy làm phức tạp điều này một chút một cách hữu ích
um
Để biết rằng, hầu hết chúng ta chưa bao giờ được lắng nghe một cách đúng đắn. Đó không phải là điều mà bình thường chúng ta biết cách làm
Chúng ta biết cách nói, bạn biết đấy, có những bài học về cách trở thành một diễn giả công cộng tốt
Không có nhiều bài học về cách trở thành một thính giả tốt, đúng không? Điều này có đang nói với chúng ta điều gì không?
Vậy lắng nghe là gì?
Hãy tưởng tượng một tình huống mà ai đó nói điều gì đó với bạn và thay vì bạn nhảy vào và nói
Ồ, điều đó làm tôi nhớ đến, bạn biết đấy, một điều gì đó đã xảy ra với dì của tôi hoặc điều đó làm tôi nhớ đến hoặc bạn biết đấy
Bắt đầu đưa ra lời khuyên và nói điều mà bạn cần nhớ là một, hai, ba, bốn, đúng không?
Thường thì đó là những gì chúng ta làm khi mọi người nói
Chỉ cần kiềm chế lại và các nhà trị liệu thì rất giỏi trong việc này và chỉ cần làm điều mà họ gọi là lắng nghe phản xạ
Vì vậy, bạn biết đấy, bạn nói với ai đó
Tôi thực sự khó chịu. Tôi đã có một ngày rất khó khăn ở nơi làm việc. Điều này đã xảy ra, điều đó đã xảy ra và sau đó bạn chỉ cần
nhắc lại với họ bằng những từ hơi khác một chút về bản chất những gì họ đã nói và bạn nói
Tôi nghe rằng cuộc sống thật khó khăn đối với bạn vào thời điểm này ở nơi làm việc
Và bạn đang phải chịu áp lực từ sếp của bạn, và người đó, bạn biết đấy
Hãy thử điều này vì người đó sẽ ngay lập tức cảm thấy rằng tôi đang được lắng nghe và sau đó họ sẽ cảm thấy nhiều hơn
Họ hiểu nhiều hơn về bản thân, bạn biết đấy, tại sao lại trong sự hiện diện của một số người?
Chúng ta cảm thấy thật thú vị và có nhiều điều để nói và trong sự hiện diện của những người khác
Chúng ta lại cảm thấy hơi chán. Chúng ta không có gì để nói về những người giống nhau
Đó là bởi vì chúng ta cảm thấy mà chúng ta trực giác rằng chúng ta đang ở bên cạnh một người lắng nghe
Và cách tốt nhất để lắng nghe thực sự là không đưa ra lời khuyên, không
Đưa ra những giai thoại, mà chỉ đơn giản là lặp lại cho ai đó những gì họ đã nói bằng những từ hơi khác một chút và tôi có nghĩa là, bạn biết đấy, cha mẹ
Xin chúc phúc cho họ. Tôi đã là một bậc cha mẹ. Tất cả chúng ta đều đã là cha mẹ. Nhiều người trong chúng ta đã làm cha mẹ. Um
Cha mẹ thường khá kém trong việc lắng nghe trẻ em của họ. Họ nghĩ rằng họ đang lắng nghe
Tôi đã ở một khu nghỉ dưỡng vài tháng trước và có một đứa trẻ này
Đứa trẻ nhỏ chắc hẳn khoảng ba hoặc bốn và nó có một ngày tồi tệ. Nó thực sự đang la hét
và người chăm sóc, người mẹ đã nói, có thể là mẹ, ai đó đã nói, um
Chuyện gì đã xảy ra vậy? Um
Và đứa trẻ đã nói, tôi ghét nơi này
Cả cái nơi này đều có mùi
Nó là phân và tôi muốn quay trở lại nhà trẻ
Và người chăm sóc đã nói đừng có ngốc nghếch, darling.
Chúng tôi đang trong kỳ nghỉ, kỳ nghỉ thật vui
Và điều gì hơn nữa là khách sạn này đã tốn một đống tiền
Và nếu bạn muốn đi, thì hãy đi, được rồi
Tôi hiểu, người phụ nữ này đang cố gắng giúp đỡ, cô ấy đang cố gắng, bạn biết đấy, làm dịu đứa trẻ đang gặp khó khăn này
Cô ấy có đang lắng nghe không? Không thật sự, bởi vì cơ bản điều mà đứa trẻ đang nói là tôi đang có một ngày thật tệ
Mọi thứ cảm giác hoàn toàn thảm hại. Giúp tôi với. À, đúng rồi, tất cả chúng ta đều có những ngày như vậy
Và chúng ta không muốn bị bảo rằng hãy cố gắng lên. Bạn đang sống trong những thời kỳ tuyệt vời mà. Mặt trời đang chiếu sáng. Bạn biết đấy, có rất nhiều điều để ăn mừng
Chúng ta muốn ai đó nói
Tôi nghe rằng mọi thứ đang tệ với bạn. Tôi nghe rằng mọi thứ đang tệ với bạn. Ừm
Tôi nghe rằng bạn đang không cop với mọi thứ rất tốt
Và bạn đang khá buồn
Giờ nếu bạn làm như vậy
Đừng thúc ép họ. Đừng cho lời khuyên. Đừng nói những gì bạn biết, bạn sẽ nhận được một phản hồi tuyệt vời
Chúng ta có thể đặt cược vào điều đó
Lắng nghe
Vậy còn các thành phần cốt lõi khác thì sao? Bởi vì tôi thực sự muốn kết thúc chủ đề này về
Tình yêu và những mối quan hệ không có tình dục. Bạn sẽ nói gì là những thành phần cốt lõi hoặc những thói quen cốt lõi của
Hai người có một mối quan hệ tình dục và lãng mạn bền vững, thành công lâu dài
Nếu chúng ta chỉ tập trung vào khía cạnh tình dục trước
Những thói quen cốt lõi đó là gì? Vậy tôi đoán
Giao tiếp, khi đó đã được thể hiện rất rõ
Hãy nhìn, tôi sẽ bắt đầu từ một chút xa hơn và nói tổng quan
Những người này cần phải làm gì và tôi nghĩ tổng quan họ cần phải thừa nhận rằng họ
Mỏng manh, yếu đuối
Hơi điên rồ một chút vì không phải vì họ như vậy mà vì họ là con người và không có lựa chọn nào khác cho con người
Ngoài việc hơi điên rồ một chút

Tuy nhiên, trong bối cảnh đó
Họ đang cố gắng làm điều tốt nhất của mình phải không? Vì vậy, sự kết hợp giữa việc thừa nhận bản chất có thể sai lầm của họ
Trộn lẫn với
Một sự cống hiến để cố gắng hiểu nó thông qua những phương tiện trị liệu rộng rãi
Vì vậy, đây là một điều rất quan trọng
Một điều khác thực sự rất quan trọng là việc thừa nhận rằng rất nhiều điều mà mọi người sẽ làm trong các mối quan hệ
Sẽ không liên quan gì đến người đứng trước bạn
Rằng bạn sẽ đưa vào từ những giai đoạn khác nhau trong cuộc sống của bạn
Các tình huống và giả định không liên quan gì đến hiện tại và nợ khá nhiều từ mẹ, cha, người chăm sóc và các tình huống khác
Và khả năng thừa nhận điều đó với sự thanh thản để nói rằng
Được rồi, tôi xin lỗi. Tôi biết, tôi đang bị nhầm lẫn về người đứng trước tôi, phải không?
Tôi đang đưa vào tình huống này một năng lượng không thuộc về đây. Tất cả chúng ta đều làm điều này, toàn bộ cơ sở của lý thuyết gắn bó
Hãy nhắc nhở bản thân rằng kiểu gắn bó của bạn bị chi phối bởi sự gắn bó đầu tiên của bạn, sự gắn bó mà bạn đã có với một nhân vật cha mẹ
Và do đó, bạn biết đấy, bạn sẽ, giả sử, không an toàn
Bận rộn
Gắn bó với một ai đó
Không phải vì họ xứng đáng với kiểu gắn bó đó, mà vì người chăm sóc bạn hồi nhỏ đã làm điều đó, đó là những gì họ ủy quyền thông qua hành vi của họ
Nhưng có thể đối tác của bạn là một người hoàn toàn khác
Vì vậy nếu tôi nói theo cách này, việc nhận ra những sự phỏng chiếu của bạn, chúng ta phỏng chiếu rất nhiều như là con người và
Có thể có ít nhất một cảm giác rằng người đứng trước bạn có thể không hoàn toàn là người mà bạn nghĩ họ là
Và thực tế trong hiện tại có thể vô tội hơn một chút
Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, bạn nợ điều đó với bản thân mình. Hãy nhìn, thật nhàm chán. Tôi xin lỗi, Stephen. Tôi xin lỗi các thính giả thân mến
Bạn phải tự làm chủ quá khứ của mình. Thật nhàm chán khi phải nghe điều này khi bạn 30, 40, 50, 60
Và được nói rằng bạn phải tự làm chủ quá khứ của mình. Ý tôi là, ôi trời ạ
Đây không phải là một buổi lễ nhớ nhung
Lý do duy nhất là để bạn có thể đóng lại chuyện đó và không phải nghĩ về nó nữa
Nhưng nó sẽ vẫn lẩn quẩn nếu bạn không làm như vậy và tôi nghĩ điều đó rất
Hãy nghĩ đến ngôn ngữ, tất cả chúng ta khi còn nhỏ
Chúng ta đã được đưa vào một môi trường mà không cần phải làm gì, chúng ta đã học được một ngôn ngữ hoàn toàn với cú pháp, ngữ pháp
Một từ vựng phức tạp, v.v. Và điều này đã xảy ra trong khi chúng ta đang làm những tư thế đứng trên tay trong vườn
Vẽ những bông hoa bướm trong bếp, v.v. Chúng ta đã hấp thụ cả một ngôn ngữ và chúng ta không có ý kiến gì
Điều tương tự cũng đang diễn ra về mặt cảm xúc
Chúng ta đã học một ngôn ngữ cảm xúc chứ không phải là một ngôn ngữ về ngữ pháp và từ vựng
Mà là một ngôn ngữ về lòng tin, một ngôn ngữ về sự tự trọng, một ngôn ngữ về chúng ta là ai, một ngôn ngữ về những gì sẽ xảy ra với chúng ta khi chúng ta tin tưởng một ai đó
Một ngôn ngữ về
Có an toàn không
Để đi cùng ai đó, để là chính mình, v.v. Chúng ta đã học toàn bộ ngôn ngữ đó và chúng ta không có ý tưởng là chúng ta đã học
Chỉ là chúng ta không có ý tưởng là chúng ta đã bao giờ học ngôn ngữ của sự sinh ra. Nó xảy ra một cách tự nhiên
Nhưng nó ở bên trong chúng ta không kém gì ngôn ngữ ngữ pháp
Và điều chúng ta phải làm, khó không kém gì việc học trong tuổi trưởng thành
Bạn biết điều đó khó khăn như thế nào
Hãy tưởng tượng nếu tôi nói bạn học tiếng Phần Lan bây giờ, giờ bạn sẽ học tiếng Phần Lan hoặc tuần sau
Chúng ta sẽ đi và chúng ta sẽ học, bạn biết đấy, tôi không biết tiếng Hàn đúng không? Bạn sẽ cảm thấy như thế nào trong một tuần
Ôi, nó sẽ mất một khoảng thời gian dài, phải không? Chúng ta sẽ phải làm điều này trong một thời gian dài
Bạn biết điều gì tôi sẽ nói? Có hai điều tôi sẽ đáp lại nếu bạn bảo tôi học tiếng Phần Lan
Điều đầu tiên là, ôi, tôi nghĩ điều này sẽ mất mãi mãi, và điều thứ hai là có ý nghĩa gì không?
Nhưng tôi cũng sẽ nói, hãy tưởng tượng chúng ta không cố gắng học tiếng Phần Lan. Chúng ta đang cố gắng học lòng tin
Hãy tưởng tượng chúng ta không cố gắng học tiếng Hàn.
Chúng ta đang cố gắng học bài học về sự dễ bị tổn thương, một sự dễ bị tổn thương an toàn, đúng không? Đây là những bài học rất quý giá. Những bài học rất quý giá mà chúng ta cần trong các mối quan hệ của mình. Tôi nói như vậy vì tôi chỉ ra các mẫu hình thời thơ ấu mà bạn đang nói đến. Và tôi nghĩ một trong những lý do tại sao mọi người không mở cánh cửa đó và làm việc bên trong đó là họ không nhận ra rằng điều đó chính là con rối điều khiển sự nghiệp, mối quan hệ và mọi thứ ở giữa cuộc sống của họ. Vì vậy, tôi nghĩ bước đầu tiên là họ phải hiểu tác động mà câu chuyện thời thơ ấu đó đang có ngày hôm nay. Và sau đó cũng nhận ra, bạn biết đấy, đây là lúc ngôn ngữ có thể là một phép ẩn dụ hữu ích về thời gian vì đôi khi mọi người nói, được rồi, tôi hiểu, tôi đã nghe một podcast. Một người tuyệt vời, Stephen, bạn biết đấy, thực sự rất tốt. Nghe nhiều podcast của anh ấy. Vấn đề là sau ba podcast, tôi không thấy tiến bộ nào và bạn muốn xem bạn đã học được bao nhiều bài học tiếng Phần Lan hay tiếng Hàn trong ba ngày? Bạn có thành thạo không? Oh, không hẳn. Tôi có thể cần thêm 150 bài học nữa. Vâng, vậy nên, nói cách khác, cần phải từ từ và chúng ta cần lặp lại những điều này. Bạn biết đấy, chúng ta đã nói về tôn giáo trước đó. Một trong những điều về các tôn giáo là họ hiểu rằng tâm trí của chúng ta giống như những cái sàng. Bạn biết đấy, lấy Islam làm ví dụ. Islam muốn chúng ta nhớ đến Thượng đế của họ ba bốn năm lần mỗi ngày. Trong nhiều tôn giáo, bạn liên tục quỳ gối. Bởi vì họ biết, những tôn giáo này biết rằng điều đó vào tai này sẽ ra tai kia. Nó đến và bạn biết đấy, chúng ta không giỏi trong việc giữ lại ngay cả những sự thật mà chúng ta gắn bó nhất. Và tôi nghĩ một phần vấn đề của thế giới hiện đại là chúng ta có xu hướng nghĩ rằng, tôi chỉ cần nghe ý tưởng đó một lần. Tôi chỉ cần đọc một quyển sách thú vị. Nói một điều gì đó một lần và tôi biết bây giờ tôi sẽ thay đổi cuộc sống của mình. Bạn muốn đi? Không, không, bạn biết không, một lần nữa hãy nghĩ về những cuốn sách thiêng liêng. Bạn nên đọc Kinh Thánh, Kinh Qur’an, một văn bản Phật giáo mỗi ngày vì chúng ta không giỏi trong việc giữ lại ngay cả những điều mà cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào. Tuy nhiên, có phải có rủi ro trong loại văn hóa chữa lành này, khi tất cả chúng ta chỉ đang chữa lành mãi mãi và tất cả chúng ta đều như là bị thương tổn và cố gắng hồi phục từ những năm đầu đời khi ai đó đã giật kẹo khỏi tay chúng ta hoặc điều gì đó tương tự? Có không? Tôi đã đọc một bài báo cách đây vài tuần và nó nói rằng có một chút rủi ro đối với tâm lý chữa lành liên tục này mà chúng ta… Nhìn này, tôi cảm nhận được sự thất vọng của bạn và tôi cũng chia sẻ với điều đó. Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể tiếp tục sống mà không cần phải bận tâm đến tất cả những thứ này. Tôi hiểu. Nhưng tôi nghĩ Stephen điều bạn cần nhớ là chúng ta không còn đơn thuần chỉ cố gắng tồn tại nữa. Chúng ta đang cố gắng phát triển. Đúng không? Thời kỳ tồn tại đã qua. Bạn biết đấy, chúng ta không chỉ muốn đạt đến tuổi 30 và rồi gục ngã xuống giường và nghĩ rằng, bạn biết đấy, cuộc sống thật tuyệt vời. Tôi chưa bị kẻ thù giết hại, đúng không? Chúng ta muốn đạt đến 80, 85 và không chỉ muốn tồn tại. Chúng ta muốn có sự thỏa mãn. Và nếu chúng ta muốn điều đó, chúng ta sẽ phải chú ý đến những điều mà các thế hệ trước không làm. Một lần nữa, hãy để tôi sử dụng một phép ẩn dụ khác, được chứ? Phần lớn lịch sử nhân loại, mọi người ở đây, tôi đang uống một cốc nước, phải không? Mọi người không chú ý nhiều đến nước nếu nó trông như không có gì nổi bật bên trong như một con ếch hoặc gì đó. Họ nghĩ đó là nước sạch, đúng không? Tôi chỉ nuốt xuống và qua sự thờ ơ đó nếu tôi có thể nói như vậy, hàng triệu người đã chết, được không? Và đến cuối thế kỷ 19, cùng thời điểm Sigmund Freud ở Vienna bắt đầu đi vào việc giúp chúng ta suy nghĩ về những điều nhất định trong tâm lý. Nhiều người đã quan tâm rất nhiều đến nguồn cung nước và tất cả các thành phố lớn, Paris, London, New York đã có một sự cải cách hoàn toàn nguồn nước của họ vì bất ngờ phát hiện ra rằng các sinh vật vi mô có thể giết chết hàng trăm ngàn người trong một cốc nước trông hoàn toàn trong sạch. Bạn có thể đủ để giết chết một thành phố, phải không? Và điều này thật khó hiểu. Bạn nghĩ, chờ một chút, đó chỉ là một cốc nước, phải không? Tôi không muốn khắt khe với bạn, nhưng trong giọng điệu đó như kiểu thật sự là liệu chúng ta có nên quan tâm đến những thứ cũ kỹ thời thơ ấu đó không? Tại sao bạn không chỉ tiến lên? Bạn muốn đi, thật không may? Chúng ta phải chăm sóc vì có những sinh vật vi mô, nếu có thể nói như vậy, trong cuộc sống của chúng ta đang làm cản trở khả năng thỏa mãn của chúng ta. Và không phải là chúng không giết chết chúng ta, nhưng chúng sẽ cản trở khả năng của chúng ta để tồn tại và tận dụng tiềm năng đầy đủ của mình, và cuối cùng bạn biết đấy, đây là điều mà podcast này đề cập đến, đây là điều mà nhiều người rất quan tâm và nó sẽ đòi hỏi công việc. Chúng ta có thể thực sự chữa lành khỏi những điều đó không? Có thể hoặc liệu chúng có luôn ở đó ở phía sau, chỉ tác động ít hơn lên chúng ta? Nhìn này, nhà triết học người Đức tuyệt vời Schopenhauer nói rằng mục tiêu của cuộc sống là biến nước mắt thành tri thức. Những giọt nước mắt tuyệt vời, bạn sẽ làm gì với chúng? Chúng chỉ rơi vào gối của bạn. Chúng có thể trở thành những điều mà bạn có thể học hỏi từ đó, vì vậy tôi nghĩ điều tốt nhất chúng ta có thể làm là học cách biến nhiều rắc rối gây phiền toái cho chúng ta, bạn biết đấy. Không có cuộc sống nào không có sự phiền toái, nhưng khoảnh khắc khi chúng ta nói, bạn biết sao, tôi đã học được điều gì đó từ nỗi đau này. Điều này thật tồi tệ, nhưng từ đó tôi đã rút ra được điều gì đó về bản thân, về bản chất con người, về tâm lý. Thì lúc đó chúng ta thực sự đang học, khi đó chúng ta thực sự đang trên con đường đến một cuộc sống tốt đẹp. Bởi vì một cuộc sống tốt đẹp không phải là một cuộc sống không có vấn đề. Nó là một cuộc sống mà trong đó chúng ta đã tìm ra một cách để học hỏi từ những đau đớn không thể tránh khỏi của chúng ta. Bạn sẽ không bao giờ tìm thấy người phù hợp. Tôi đọc câu này và nó có vẻ hơi tiêu cực, tôi nghĩ tôi đã đọc nó trong cuốn sách của bạn.
Bạn sẽ không bao giờ tìm thấy người phù hợp.
Chà, tôi đang đùa giỡn một cách nhẹ nhàng với những người bạn cũ của chúng ta, những người lãng mạn, những người luôn nói rằng chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy người phù hợp. Niềm tin vào việc tìm kiếm người phù hợp đã dẫn đến nhiều cơn giận, nhiều thất vọng và nhiều sự chán nản hơn so với bất kỳ điều gì khác.
Bạn biết đấy, nếu bạn nói với mọi người rằng họ sẽ tìm thấy người phù hợp, nếu bạn xây dựng một mô hình về điều đó sẽ có nghĩa là gì khi tìm thấy người phù hợp, bạn sẽ đang đẩy con người vào thất vọng. Nếu chẳng hạn, họ gặp một ai đó thực sự tốt, theo nhiều cách, rất, rất tốt, nhưng họ đã có một cuộc cãi vã với người đó. Ồ, tôi không nên cãi nhau với ai đó mà người phù hợp lẽ ra phải là một cuộc sống hạnh phúc.
Vì vậy, tôi thực sự đang đùa giỡn với khái niệm “sự đúng đắn”. Sự đúng đắn có thể bao gồm rất nhiều sai trái, và đó là lý do tại sao, bạn biết không, phân tâm học gia vĩ đại người Anh Donald Winnicott đã đưa ra cụm từ “đủ tốt”. Ông đã áp dụng điều này vào vai trò làm cha mẹ. Ông đã lập luận rằng không đứa trẻ nào cần một bậc phụ huynh hoàn hảo; thực sự, có một bậc phụ huynh hoàn hảo có thể rất nguy hiểm vì bạn sẽ không bao giờ rời khỏi nhà. Thật tốt khi có một bậc phụ huynh không khiến bạn cảm thấy quá nhiều thất vọng. Họ sẽ giúp bạn ra ngoài cuộc sống.
Nhưng ông đã lập luận rằng không ai cần một bậc phụ huynh hoàn hảo. Không ai cần một người tình hoàn hảo. Họ cần một bậc phụ huynh đủ tốt, một người tình đủ tốt.
Bạn có nghĩ rằng những người đang ở trong mối quan hệ lãng mạn nên dành thời gian xa nhau không? Bạn có nghĩ điều đó là tốt cho những vấn đề mà chúng ta đã nói về sự thiếu thốn trong đời sống tình dục? Bởi vì tôi nghĩ rằng tôi thường cảm thấy phấn khích hơn về tình dục với bạn đời của mình khi cô ấy đã ở xa một thời gian. Và có một sự mới mẻ thực sự trong điều đó.
Vâng, tôi nghĩ một trong những điều mà khoảng cách có thể làm là nhắc nhở bạn rằng không có lý do nào được định trước rằng ai đó phải ở bên bạn. Ý tôi là, đó là một trong những điều kỳ diệu nhất là bất kỳ ai cũng có thể chọn ở bên nhau vì ai đó là một đề xuất khá phức tạp. Một phần của bí ẩn đó có thể đạt được sức mạnh cần thiết sau một khoảng thời gian xa cách.
Hãy tưởng tượng như thế nào khi bạn bị bệnh trong một thời gian. Bạn không ra ngoài thế giới quá lâu. Một thời gian sau, bỗng nhiên bạn cảm thấy khỏe hơn. Bạn ra ngoài thế giới, bạn đến công viên và bỗng nhiên, ôi trời, có thứ gì đó gọi là cây. Thật tuyệt, nó có lá. Có vài con côn trùng đang bò quanh. Có thứ gọi là cỏ. Có một bức tường gạch.
Bạn bỗng nhiên như một đứa trẻ ba tuổi, đầy sự trân trọng và ngạc nhiên. Một trong những thách thức lớn của cuộc sống là làm sao để giữ được sự ngạc nhiên trong cuộc sống. Bởi vì thói quen nuốt chửng mọi thứ. Bạn, ôi, cây! Tôi biết thứ đó là gì. Tôi biết cây như thế nào. Đó là lý do tại sao chúng ta cần nghệ thuật, bạn biết đấy.
Ví dụ, ý nghĩa của nghệ thuật là gì? Đây là một vấn đề nhỏ mà hãy cùng tìm hiểu. Ý nghĩa của nghệ thuật là gì? Một trong những điều xảy ra khi bạn đến một trong những nơi gọi là phòng trưng bày hoặc bảo tàng là chúng đầy những bức tranh của những người nhìn thế giới như thể họ chưa bao giờ thấy nó trước đây. Có thể đó là vợ hoặc chồng của họ. Họ nhìn vào vợ hoặc chồng của mình như thể họ chưa bao giờ thấy họ trước đây và thật bất ngờ. Thật đáng kinh ngạc. Wow. Thật tuyệt vời. Nó đầy sự dịu dàng, vẻ đẹp, lòng từ bi và sự quan tâm.
Wow, tôi có thể, bạn biết đấy, tôi có thể thích người này. Họ nhìn vào một cái cây. Họ nhìn vào một đám mây. Họ nhìn vào cỏ và bạn biết đấy, một phần của những gì khiến trẻ nhỏ trở nên hấp dẫn nhưng cũng làm cho họ thất vọng là khi bạn gợi ý một cuộc đi bộ đến công viên, họ mất một tiếng rưỡi để đến được công viên. Tại sao? Bởi vì mọi thứ đều thú vị.
Chúng ta đã làm gì với những lớp sự thú vị mà chúng ta cũng đã từng có? Chúng ta nghĩ rằng chúng ta biết điều gì đang diễn ra nhưng thực sự thì không. Một trong những điều kỳ diệu mà trẻ nhỏ có thể nhắc nhở chúng ta là sự xa lạ, sự xa lạ thật sự của một thế giới mà chúng ta cảm thấy mình biết, chúng ta cảm thấy chúng ta đã thấy nhưng thực sự thì chúng ta chưa nhìn vào.
Bạn nói trên trang 75 của cuốn sách đó rằng giải pháp cho sự ngưng trệ tình dục lâu dài là học cách nhìn người tình của chúng ta như thể chúng ta chưa bao giờ nhìn thấy họ trước đây. Nó cảm thấy rất tự nhiên rằng trong quá trình quen thuộc, mọi thứ trong cuộc sống của chúng ta trở nên kém đi, mang lại ít niềm vui hơn so với trước đây.
Tôi thường phải chiến đấu với điều đó bởi vì như bạn biết, khi mọi thứ càng trở nên tốt hơn về mặt tài chính, bạn có thể trải nghiệm những nhà hàng sang trọng, những điều đẹp đẽ, những kỳ nghỉ tuyệt vời, những chiếc máy bay đẹp. Tất cả những điều đó. Nhưng trong đó, sự kính sợ và ngạc nhiên bị rút lui.
Chắc chắn rồi, và tôi nghĩ chúng ta cần phải nỗ lực về điều này. Các nhà Phật học đã hiểu điều này. Cuộn giấy Phật giáo tuyệt vời từ thời trung cổ có hình ảnh của sáu quả hồng, bạn biết đấy, hồng là loại trái cây, nó có phần giống như táo. Chỉ có sáu quả hồng trên một bức tranh vẽ đẹp. Ý tưởng là nhà hiền triết Phật giáo phải nhìn sáu quả hồng đó trong một giờ.
Người thật sự còn có thể nhìn chúng trong cả ngày, phải không? Chỉ có sáu quả hồng thôi, đúng không? Bạn có thể nói, chờ đã, tôi có thể chuyển kênh khác không? Tôi có thể nhìn vào điều gì khác không? Khả năng chăm chú nhìn vào một điều gì đó và rút ra lợi ích từ nó thực sự là một điều mà chúng ta đánh mất càng lúc càng nhiều khi cuộc sống trở nên chóng mặt hơn.
Điều cần nhớ là cuộc sống có thể chỉ có thể là như vậy. Nó không phải là vì sự kích thích nhiều hơn mà bạn sẽ cảm thấy hào hứng hơn. Nếu các giác quan của bạn bị tổn thương, nếu bạn không thể rút ra lợi ích từ một quả chanh thì việc có một ngàn quả chanh hay một chiếc xe thể thao sẽ không làm cho bạn trở thành một người biết trân trọng hơn. Mục tiêu là học cách đánh giá cao hơn những gì mà chúng ta đã nhìn thấy, và đó là, bạn biết đấy, chúng ta nói về phòng tập thể dục và các bài tập và các buổi tập, đó là điều mà chúng ta cần phải làm.
Tôi có nghĩa là, việc học nhìn nhận và biết trân trọng thực sự là một kỹ năng. Bạn có thể điều chỉnh nó lên hoặc xuống và như tôi đã nói, một trong những điều tốt đẹp về các tác phẩm nghệ thuật là chúng là những ghi chép của việc nhìn nhận cẩn thận từ những người khác. Họ có thể không nhìn thấy những điều mà bạn đang nhìn, nhưng nó không chỉ là về những gì bạn đang nhìn, mà là một phương pháp nhìn mà bạn có thể học hỏi.
Này, bạn đang làm gì với việc lập trình nhiệt kế của chúng ta ở mức 17 độ trong khi chúng ta đang đi làm hoặc đang ngủ? Chúng tôi đang kiểm soát việc sử dụng năng lượng của mình trong mùa đông này với một số mẹo tiết kiệm năng lượng dễ dàng mà tôi nhận được từ Fortis B.C. Ooh tiết kiệm năng lượng và tiết kiệm tiền để có thể mua những chiếc áo khoác mùa đông đồng bộ. Không, chúng tôi cũng đang kiểm soát toàn bộ việc ăn mặc đồng bộ đó.
Khám phá những mẹo tiết kiệm năng lượng có chi phí thấp hoặc miễn phí tại fortisbc.com/energysavingtips. Bộ đồ thể thao đồng bộ, làm ơn hãy biết.
Một hành trình trị liệu – bài học từ trường đời. Tác giả sách bán chạy nhất của The School of Life. Tôi thấy cuốn sách này ở khắp mọi nơi. Tôi thường xuyên vào các hiệu sách và chỉ ước rằng cuốn sách của mình có sự nổi bật như vậy. Một hôm tôi vào Foils và nghĩ rằng bạn có một số bản ký tên ở đó. Tôi đã chọn một bản.
Vâng, um, tại sao bạn lại viết một cuốn sách có tên là “Hành trình trị liệu”? Um, vì tôi phải nói là bạn đã viết rất nhiều cuốn sách, có hơi quá nhiều. Ý tôi là, điều này không thậm chí là một nửa số chúng. Không, có khoảng 70 cuốn. Cuốn sách này, “Hành trình trị liệu”, um, thực sự theo dõi quỹ đạo của những gì có thể gọi là sự sụp đổ tinh thần hoặc một cuộc khủng hoảng tâm lý từ khoảnh khắc nó xuất hiện cho đến khoảnh khắc phục hồi và sau đó tôi đi vào nhiều ngả rẽ và nhiều, bạn biết đấy, rất nhiều lạc đề. Nhưng cơ bản nó đang nói rằng: Làm thế nào chúng ta có thể giữ cho tâm trí mình an toàn? Làm thế nào chúng ta có thể giúp chúng phục hồi? Um, chúng ta có thể làm gì khi chúng ta đang trong một cuộc khủng hoảng tâm lý? Nó được viết với một tông giọng, tôi hy vọng là sự đồng cảm, lòng tốt và cũng cố gắng mang đến cho mọi người cảm giác về những gì đang xảy ra với tôi, vì thường thì, bạn biết đấy, khi có một sự sụp đổ, chúng ta không biết chuyện gì đang diễn ra. Bạn biết đấy, hôm qua chúng ta còn vui vẻ, nay thì không thể rời khỏi giường. Hôm qua chúng ta có thể kiểm soát bản thân, giờ thì mọi điều chúng ta nói ra đều không có nghĩa gì cả. Vậy tôi nghĩ rằng um, điều này, đây là một người bạn đồng hành trong những gì có thể là một trong những giờ cô đơn nhất của chúng ta.
Tại sao chúng ta cần cuốn sách này ngay bây giờ, bạn nghĩ rằng trong xã hội? Tôi nghĩ rằng bởi vì… Bạn biết đấy, tôi hi vọng rằng mọi người sẽ nghĩ: Ừm, được rồi. Điều này được viết từ nơi của một người nào đó có lẽ hiểu những gì họ đang nói và những gì tôi đang cảm nhận. Tôi nghĩ rằng chúng ta cần những người bạn đồng hành qua những điều có lẽ cảm thấy rất cá nhân nhưng thật ra, đây là tin tốt, rất chung. Tuy nhiên, bạn biết đấy, tại trường đời, chúng tôi thấy rất nhiều người đang trải qua những điều này và điều mà mỗi người nghĩ là: Tôi cô đơn. Và điều tuyệt nhất bạn có thể nói với mọi người là: Không, bạn không cô đơn. Và lý do họ nghĩ rằng họ cô đơn là, bạn biết đấy, đó là một nghịch lý của con người. Chúng ta chỉ biết về mọi người từ những gì họ chọn để nói với chúng ta nhưng chúng ta biết tâm trí của chính mình từ sự tự phản ánh. Và vì vậy có một khoảng cách nhận thức lớn giữa sự tự hiểu biết và hiểu biết về người khác, và trong khoảng cách đó, sự xấu hổ phát triển. Và có rất nhiều sự xấu hổ xoay quanh bệnh tâm thần, bởi vì như chúng ta đã biết, vẫn còn rất hiếm khi được nhắc đến. Và cuốn sách này nhằm mục đích phục hồi, giáo dục và an ủi.
Đây là cuốn sách về việc trở nên không khỏe. Hình dung rằng chúng ta đã làm mọi người thất vọng và mất phương hướng cũng như hy vọng. Đây cũng là một cuốn sách về sự chuộc lại, về việc lấy lại chỉ dẫn, khám phá lại ý nghĩa và tìm cách trở về sự kết nối, ấm áp và niềm vui.
Những cách nào mà chúng ta không khỏe? Ngày càng nhiều, thì bạn biết đấy, rất khó khi tâm trí của bạn hoạt động tốt. Bạn gần như không nhận ra những gì nó đang làm vì nó đang làm rất nhiều điều để giữ cho bạn cảm thấy… Bạn biết đấy, ngay cả từ “bình thường”, đúng không? Bạn cảm thấy thế nào? Tôi cảm thấy bình thường. Vâng, đó là cơ sở của tôi. Đó chỉ là cách tôi là. Đó là kết quả của những gì chúng ta gọi là những món quà, bởi vì khi những món quà đó bị lấy đi, Trời ơi, bạn nhận ra, đúng không? Vì vậy, chẳng hạn, có một điều trong tâm trí của chúng ta, trong một tâm trí hoạt động tốt, mà hơn hoặc kém giữ cho chúng ta đứng vững, đúng không? Có rất nhiều lý do để tất cả chúng ta tuyệt vọng về chính mình. Bạn biết đấy, tại sao tôi lại đứng về phía mình? Tôi đã phạm sai lầm. Tôi không hoàn hảo, v.v. Nhưng hầu hết chúng ta, bạn biết đấy, vào một ngày tốt lành, Steven sẽ nói: Nhìn này, tôi không hoàn hảo. Nhưng bạn biết đấy, tôi ổn. Tôi có thể tiếp tục. Khi bạn không khỏe về mặt tinh thần, năng lực đó bị hỏng và đột nhiên bạn không thể chịu đựng được chính mình. Bạn không thể tha thứ cho chính mình. Bạn biết đấy, có những người không khỏe sẽ nói: 17 năm trước, tôi đã nói điều gì đó với ai đó và tôi không thể tha thứ cho chính mình. Và bạn muốn nói: điều đó đã 17 năm trước, không sao cả. Nhưng họ không thể buông bỏ. Đó chính là căn bệnh. Căn bệnh là không thể buông bỏ một cuộc cãi vã chống lại chính mình bởi vì bạn đã biến mình thành kẻ thù tồi tệ nhất của mình.
Điều khác mà mọi người quản lý để làm trong một tâm trí khỏe mạnh là phân loại mọi thứ để không phải tất cả những điều có thể có trong tâm trí bạn đều hoạt động trong tâm trí bạn tại một thời điểm nào. Đúng không? Bạn có thể sắp xếp suy nghĩ. Vì vậy, bạn nghĩ, bạn biết đấy, tôi có việc này cần làm. Tôi đang phỏng vấn người này ngay bây giờ. Ngày mai, tôi sẽ ở New York. Còn có chuyện với bà ngoại và cả chuyện với một người bạn, v.v. Nhưng những suy nghĩ đó được sắp xếp theo trình tự. Bạn có thể xếp chúng theo một trình tự hợp lý. Khi sức khỏe bị suy giảm, mọi thứ này đến từ mọi góc độ. Không còn thứ tự nào nữa. Không còn thứ bậc nào. Vì vậy, một điều đã xảy ra 10 năm trước đang diễn tả điều gì đó. Điều đó đang xảy ra ngay bây giờ. Um, điều gì đó rất cấp bách va chạm với điều gì mà bạn biết, bằng lý trí thì không khẩn cấp đến vậy nhưng nó có vẻ khẩn cấp. Và do đó, mọi thứ hợp lý bị sụp đổ. Bạn không thể sắp xếp mọi thứ nữa.
Có những tiếng nói bắt đầu vang lên, không phải là những tiếng nói thân thiện. Tất cả chúng ta đều có những tiếng nói trong tâm trí. Không nhất thiết là, bạn biết đấy, tôi không đang nói về những tiếng nói tâm thần phân liệt. Nhưng có những tiếng nói, tiếng nói của sự động viên, bạn có thể tiếp tục, chỉ cần, bạn biết đấy. Hoặc không sao đâu, bạn có thể dám chấp nhận rủi ro đó, thường là những tiếng nói tử tế mà chúng ta đã tiếp nhận từ những người tốt xung quanh chúng ta.
Khi sức khỏe tâm thần suy giảm, chúng ta chỉ có thể nghe thấy những tiếng nói tồi tệ nhất, những tiếng nói bảo chúng ta rằng bạn không xứng đáng ở đây. Bạn đã phạm sai lầm và chúng tôi không muốn bạn ở đây nữa. Điều tốt hơn sẽ là nếu bạn không tồn tại. Những tiếng nói đó không bao giờ ngừng lại và rồi chúng ta gặp rắc rối.
Chúng ta cần phải giơ cờ trắng. Bởi vì mọi thứ không ổn và đôi khi chúng ta vẫn tiếp tục. Chúng ta giỏi đến mức tiếp tục đến nổi thật khủng khiếp. Một nửa vấn đề là chúng ta tiếp tục quá tốt, bạn biết đấy, chúng ta nửa sống nửa chết trước khi nhận ra rằng có một vấn đề, đúng không? Vì vậy, khả năng để nói, khoan đã, tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Đó là khởi đầu của việc biết cách kêu gọi sự giúp đỡ. Bởi vì khi tâm trí gặp rắc rối, điều nó cần nhất là một tâm trí khác.
Đó giống như việc hiệu chỉnh, đúng không? Khi bạn đã mất đi sự hiệu chỉnh chính xác, bạn cần một người khác để nói, bạn biết đấy, khi bạn nói: Mọi người ghét tôi, và mọi thứ thật tồi tệ, và những gì tôi đã làm đều không có giá trị. Chỉ cần có một tâm trí khác nói, được rồi, tôi biết bạn cảm thấy thế nào. Hãy suy nghĩ về điều này. Đó chính là, thực sự, bạn là ai, và rồi, bạn biết đấy, dần dần với tình yêu.
Hãy nhớ rằng mọi người thường bị ốm về tâm lý vì tình yêu. Tôi không có ý nói về mối quan hệ tình cảm, nhưng tất cả những sự không khỏe về tâm thần đều bắt nguồn từ một nơi nào đó nếu bạn quay ngược trở lại, luôn luôn có sự thiếu thốn tình yêu. Luôn luôn có một trải nghiệm nào đó của sự tàn nhẫn theo một cách nào đó, làm tổn thương tâm trí. Và khi mọi người khỏe lại, cũng luôn luôn có một trải nghiệm của tình yêu chữa lành, và có thể là tình yêu, bạn biết đấy, không phải tình yêu lãng mạn mà là tình yêu từ một người bạn, tình yêu từ một nhà trị liệu, tình yêu từ các chuyên gia. Nhưng thực sự, đó là một hành động tình yêu, một hành động tình yêu cứu rỗi chúng ta.
Vì vậy, vấn đề và thường thì phương thuốc là tình yêu. Giải phóng nguyên nhân và phương thuốc thường là tình yêu. Vâng, được hiểu một cách sáng tạo, không chỉ tình yêu lãng mạn trong nghĩa rộng nhất, bạn biết đấy, bởi vì sự suy sụp về tâm thần thường xuất phát từ một sự tích lũy tàn nhẫn, một sự tàn nhẫn không thể chịu đựng được. Điều đó làm cho cuộc sống trở nên không thể chịu đựng cho người đó, và họ buộc phải hướng sự tức giận ra bên ngoài. Ý tôi là khi bệnh tật trở nên rất nghiêm trọng và bạn có một chứng hoang tưởng, bạn biết đấy, điều có thể xảy ra là mọi người trở nên ám ảnh với ý tưởng rằng mọi người đều chống lại họ, CIA chống lại họ, những người khác đang âm thầm chống lại họ. Thực sự, điều này là hậu quả của một sự tiêu cực nội tâm không thể chịu đựng mà chưa tìm thấy cách nào để xử lý.
Bạn sử dụng từ “khả năng phục hồi” trong cuốn sách này và tôi nghĩ rằng từ “khả năng phục hồi” thường bị hiểu sai, vì chúng ta nghĩ về khả năng phục hồi như kiểu là hãy cứng rắn lên và bạn biết đấy, hãy chịu đựng. Định nghĩa của bạn về khả năng phục hồi là gì và tại sao điều đó lại là một từ nổi bật trong cuốn sách này?
Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng khả năng phục hồi thật sự nên tương thích với những điều không hề có vẻ khả năng phục hồi chút nào, những điều nhìn rất tuyệt vọng, rất khiêm tốn, rất gãy đổ thực sự. Vậy nên, đúng, tôi thích bạn và có chút nghi ngờ về việc sử dụng từ “khả năng phục hồi” như thật sự chỉ có nghĩa là một hình thức kiên cường, phục hồi ngay lập tức từ mọi vấn đề.
Tôi nghĩ rằng điều đó có nghĩa là một sự hiểu biết rộng rãi về mức độ điên rồ có một yêu cầu hợp pháp ngay cả trong một cuộc sống lành mạnh. Về cuối cuốn sách, tôi có một phần nhỏ tôi nói về các mùa. Một số điều đó là hiểu rằng đây là điều bình thường. Đây là một phần của chu trình tự nhiên, không phản đối điều đó. Một số điều như vậy có ích gì? Đôi khi khi mọi người gặp rắc rối về tâm lý, họ sẽ có những thăng trầm, đúng không? Và đôi khi người ta có thể tự nhốt mình lại và họ sẽ nói, tôi hiện đang đau khổ, giờ thì tôi tốt hơn rồi, bạn biết đấy, tôi tốt lên rồi. Và lời khuyên luôn là cẩn thận nhé, cẩn thận với niềm tin rằng bạn đã ổn, niềm tin cứng nhắc rằng quá khứ đã ở sau tôi, bóng tối đã ở phía sau tôi, có thể bắt đầu biến thành một dạng vấn đề, vì điều đó có nghĩa là bạn sẽ không dung thứ cho bất kỳ sự thụt lùi nào.
Và sự thụt lùi thuộc về sự tiến bộ, giống như những ngày tối tăm thuộc về những mùa tốt. Bạn biết đấy, chúng ta cần một chút điều đó, và thế giới tự nhiên có một cách tuyệt vời nếu chúng ta tinh tế với nó, để nói với chúng ta về các chu trình. Thực sự, những gì chúng ta đang nói đến là tính chu kỳ. Bóng tối sẽ được theo sau bởi ánh sáng. Mùa thu sẽ được theo sau bởi mùa đông, sẽ được theo sau bởi mùa xuân. Tâm trí cũng có những mùa riêng của nó và càng nhiều chúng ta có thể chấp nhận tính chính đáng của những mùa đó, chúng ta càng ít phản đối một số sự trượt vào bóng tối, điều mà đối với nhiều người trong chúng ta đơn giản sẽ không thể tránh khỏi.
Nếu ai đó lựa chọn mở cuốn sách này và họ đến với trang cuối cùng, bạn hy vọng họ đã học được gì hoặc thu được điều gì từ đó?
Bằng việc đến trang cuối cùng của cuốn sách này, um, thực sự đồng cảm với sự phức tạp của tâm trí họ, một hiểu biết thực sự rằng không dễ dàng để làm người, rằng không có gì là sự nuông chiều khi, bạn biết đấy, làm việc cho chính mình như bạn đã nói, rằng đây là một nhiệm vụ tẻ nhạt nhưng rất cần thiết. Um, một số công cụ trong đó về cách thực hiện nó từ thực tiễn đến lý thuyết hơn. Có một cuốn sách thực tiễn về cách bạn có thể làm việc trên những phần bị tổn thương nhất của bản thân và tìm thấy một loại sự cân bằng. Um, nhưng nó cũng rất cố ý là một cuốn sách ấm áp, đó là một cuốn sách của sự an ủi và tôi nghĩ rằng đó là điều chúng ta thường bỏ lỡ, chúng ta có thể trở nên quá trí thức trong chủ đề này, nghĩ rằng những người đang gặp rắc rối về tâm lý và chỉ tâm lý học, rằng tất cả những gì họ cần là một số ý tưởng. Bạn biết đấy, nhận được một số ý tưởng và đúng, chắc chắn chúng ta cần ý tưởng, nhưng bạn biết đấy, điều mà chúng ta cũng cần là ấm áp, lòng tốt, um, tình bạn theo một cách nào đó. Giờ bạn có thể nói, ồ, làm thế nào một cuốn sách có thể là một người bạn. Vâng, bạn biết đấy, nhiều người bạn tốt nhất của tôi là những cuốn sách.
Để tôi nói với bạn, và um, tôi nghĩ rằng hoàn toàn nằm trong phạm vi của một cuốn sách
để hành động như một người bạn và
nói với bạn một cách rất đơn giản rằng bạn không đơn độc.
Bạn đã nói trước đó rằng một người trò chuyện tốt, một người bạn tốt, một người bạn đời lãng mạn tốt là người giúp bạn cảm thấy được lắng nghe và hiểu.
Và tôi nghĩ đó chính xác là những gì bạn đạt được trong cuốn sách này, điều đó
rất khó để thực hiện vì sách thường cảm thấy khá khép kín, đặc biệt khi tác giả thông minh như bạn.
Um, nhưng cuốn sách này thực hiện công việc tuyệt vời,
trước tiên và quan trọng hơn,
giúp bạn nhận ra rằng điều bạn đang trải qua theo cách mà bạn đang làm không phải là bằng chứng cho sự thiếu sót của bạn.
Nó thực sự là bằng chứng cho việc bạn hoàn toàn là một con người và rằng bạn giống như mọi người khác, và qua ống kính đó, bạn có thể cung cấp
hỗ trợ và một số mẹo thực tiễn về cách
bạn biết, vượt qua hoặc vươn lên từ tình huống mà chúng ta đều gặp phải trong những mùa khác nhau của cuộc sống mà bạn mô tả.
Và đó là lý do tại sao nó là một cuốn sách quan trọng như vậy và đó là lý do tại sao nó đã thực hiện rất tốt.
Um, và nó đang được nhiều người truyền tay nhau.
Alan,
Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn hôm nay và cảm ơn bạn vì tất cả những trí tuệ của bạn. Bạn là một người nói tuyệt vời. Tôi đã học hỏi
Tôi đã quan sát bạn và tôi chỉ nghĩ rằng thật kinh khủng khi bạn biết, um
Bạn có một cách kỳ diệu để giữ chân người khác với cách mà bạn diễn đạt bản thân. Điều đó thật
khó tin
mạnh mẽ và
nói và nghệ thuật giao tiếp là một
kỹ năng
quan trọng,
một tài năng đáng kinh ngạc để có và bạn có điều đó theo cách hết sức kỳ diệu.
Nó thật dễ chịu, thu hút và thông minh.
Và có một sự thơ ca thực sự trong cách mà bạn định hình mọi thứ mà tôi nghĩ chỉ là một siêu năng lực mà tôi rất muốn có nhiều hơn.
Bạn có, Stephen. Bạn có. Không, nhưng không giống như cách bạn có. Vì vậy, thật tuyệt vời
chỉ để học hỏi từ cách bạn nói.
Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi vị khách cuối cùng đặt một câu hỏi cho vị khách tiếp theo mà không biết họ sẽ để lại cho ai.
Và câu hỏi đã được để lại cho bạn là
Ah, thú vị
Suy nghĩ cuối cùng nào đã giữ bạn thức vào đêm qua?
Um,
Suy nghĩ cuối cùng giữ tôi thức vào đêm qua. Um,
Chà, đêm qua tôi khá lo lắng về việc đến đây.
Vì vậy, tôi đã không thể ngủ được, nhưng um,
Bạn biết đấy, tôi thường không thể ngủ. Tôi ngủ có phần
mỏng manh và tôi nghĩ rằng
một trong những cách suy nghĩ về điều này là có những suy nghĩ xảy ra giữa đêm mà không thể xảy ra vào bất kỳ thời điểm nào khác
rằng thực sự có một số suy nghĩ khá quan trọng thường liên quan đến
Những điều mà bạn thậm chí không biết là bạn đang lo lắng nhưng đêm dạy cho bạn, đó là trường học của đêm.
Bạn biết không, và và tôi đã từng rất
rất thiếu kiên nhẫn,
Um, mất ngủ.
Vì vậy, tôi đã từng thức dậy và nghĩ ồ trời ơi. Tôi không thể tin rằng tôi vẫn còn thức. Thật khó chịu biết bao, giờ tôi đang nghĩ
Có thể có điều gì đó để học ở đây. Có lẽ tâm trí của tôi đang cố gắng dạy tôi điều gì đó.
Um, và nó có thể không phải là điều gì đó hoàn toàn chấn động. Tôi không nói rằng
Nhưng nó có thể chỉ là điều gì đó có thể chỉ như ồ, tôi thực sự yêu thích điều này hoặc tôi nghĩ tôi nên thực sự tránh xa điều đó.
Hoặc đây thực sự là điều đẹp hoặc bất kỳ điều gì, điều gì đó như một sự công nhận của đêm.
Và vì vậy, tôi đã trở thành một người
không phải là người ngủ tốt hơn, nhưng có lẽ là điều gì đó còn quan trọng hơn, một người mất ngủ tốt hơn.
Tại sao bạn lại lo lắng về việc đến đây? Chúng tôi là những người thân thiện mà.
Tôi biết bạn là như vậy. Um, tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, chúng ta đã nói rất nhiều về mong đợi, phải không? Um, và
Bạn biết đấy, nếu podcast của bạn chỉ có một người nghe
Và chúng ta chỉ đi xuống quán rượu thì thật là tuyệt vời nếu bạn gọi cho tôi và nói
Chúng tôi hủy bỏ chương trình, nhưng chúng tôi chỉ sẽ đi xuống quán rượu. Uh, tôi đã ngủ như một đứa trẻ.
Chà, bạn chắc chắn đã vượt qua tất cả mong đợi của tôi và đó là một vinh dự và đặc quyền thực sự khi bạn chọn đến đây.
Vì vậy, cảm ơn bạn rất nhiều về điều đó và trí tuệ của bạn. Tôi chắc chắn rằng nó đã ảnh hưởng đến hàng triệu người
Không chỉ trong vài thập kỷ qua, mà cả trong cuộc trò chuyện này mà tôi đoán bạn sẽ không bao giờ được thấy, vì vậy, thay mặt cho họ
Cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn, Stephen.
Bạn có cần một podcast để nghe tiếp theo không? Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những người thích tập này
Cũng có xu hướng yêu thích một tập gần đây khác mà chúng tôi đã thực hiện.
Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong phần mô tả bên dưới. Tôi biết bạn sẽ thích nó.
[Nhạc]
[Nhạc]
[Nhạc]
(Nhạc sôi động)
– Rất sớm thôi, bạn sẽ ở trong bồn nước đá với tôi.
– Nhưng tôi không thích lạnh.
– Không sao cả.
– Woo!
– Vâng!
– Woo!
– Ôi trời ơi.
– Hãy giữ nhịp thở của bạn.
– Wem Hop đã nhiều lần thách thức logic.
– Anh ấy có khả năng chịu đựng cái lạnh cực độ
và thậm chí đã chạy lên đỉnh Everest trong bộ đồ lót.
– Anh ấy đã chứng minh rằng chúng ta đều có khả năng vượt qua
tâm trí và cơ thể của mình vượt xa những gì được cho là có thể.
– Họ gọi tôi là người đàn ông băng.
– Mục đích của cuộc sống là gì?
– Hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe.
– Phần còn lại chỉ là nhảm nhí.
– Nhưng xã hội này đang bệnh hoạn
và chúng ta không thể đối phó với căng thẳng.
Nó làm chúng ta kiệt quệ.
Nhưng nếu chúng ta lắng nghe cơ thể của mình,
chúng ta có thể thay đổi điều đó thông qua khoa học.
– Vậy bước đầu tiên là gì?
– Các bài tập thở.
– Đó là về việc xử lý cảm xúc của chúng ta
và cảm nhận rằng chúng ta đang kiểm soát nó.
Dù có chuyện gì xảy ra, nhưng chúng ta chưa bao giờ học
trong trường cách làm điều đó.
Tiếp theo, thông qua sức mạnh của tâm trí,
chúng ta học cách làm cho những cảm giác tiêu cực
trở thành bệnh tật biến mất.
– Bạn đã bị tiêm E. coli.
Bạn không có phản ứng miễn dịch tiêu cực.
Bạn đã lấy tình nguyện viên, đào tạo họ về kỹ thuật của bạn
và khi họ bị tiêm,
phản ứng của họ tương tự như của bạn.
– Tất cả những điều đó có thể xảy ra?
– Bạn làm điều đó như thế nào?
Đầu tiên, chúng ta phải…
– Wem, có bao giờ có thời điểm nào
mà nỗi đau thậm chí còn quá sức đối với bạn không?
– Vợ tôi đã tự sát.
– Và điều đó dẫn đến trầm cảm
và tôi không thể làm gì cả.
– Có rất nhiều người đang trải qua
các hình thức đau buồn khác nhau.
Bạn sẽ nói gì với những người đó?
– Cách duy nhất để phá vỡ điều đó là…
– Wem.
– Vâng.
– Sứ mệnh của bạn là gì?
– Sứ mệnh của tôi là mang lại tình yêu và sức mạnh.
Rất đơn giản, nhưng qua khoa học.
Vì vậy, không có sự suy đoán nào về điều đó.
Trong tất cả những bài hát bạn nghe,
♪ Tình yêu là sức mạnh lớn nhất ♪
và tất cả những điều đó, bạn biết không?
Nhưng chúng ta nên có khả năng cảm nhận nó.
Và vì chúng ta không thể cảm nhận điều đó nữa
do bị tiêu thụ quá nhiều bởi chủ nghĩa tiêu dùng,
trong cuộc sống hàng ngày rất bận rộn và căng thẳng,
chúng ta bị lẫn lộn trong tất cả những điều đó.
Chúng ta đang cạn kiệt năng lượng của mình.
Năng lượng của chúng ta đang bị rút cạn qua một hệ thống
đang phân chia sự giàu có một cách không công bằng.
Và vì vậy, mọi người không thể sử dụng năng lượng của mình
để mang lại những giá trị đúng đắn trở lại trong gia đình,
đó là sự kiên nhẫn, sự đồng cảm,
sự sáng tạo, tình yêu, được hòa quyện bởi hạnh phúc,
sức mạnh và sức khỏe.
Vì vậy, vì có sự nhầm lẫn trong lĩnh vực đó,
đó là lý do tại sao tôi nghĩ, này, tôi sẽ bắt đầu từ đâu đó.
Ở đây và bây giờ, tôi sẽ thay đổi thế giới.
Và tôi thấy những cuộc chiến tranh, tôi thấy sự bất hạnh,
tôi thấy trầm cảm, tôi thấy ô nhiễm,
tôi thấy sự lạm dụng, tôi thấy tất cả những điều đó.
Và mọi người nghĩ rằng điều đó là bình thường.
Và chúng ta phải tuân theo những thực tế đó.
Và tôi nghĩ, không, điều đó là bệnh hoạn.
Và những gì tôi sẽ làm về điều đó,
tôi sẽ bắt đầu nhìn, tìm kiếm, bên trong.
Bởi vì tôi nghĩ mỗi người mẹ trên thế giới
nên có khả năng mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe
cho con cái của họ và giữ nó ở đó.
Vì vậy, đó là sứ mệnh của tôi để mang lại điều đó.
Và vì không ai lắng nghe một người như tôi
nói điều đó từ trên mái nhà,
này, chúng tôi sẽ giúp bạn, tình yêu là sức mạnh và tất cả những điều đó.
Đó là lý do tại sao tôi đi qua khoa học.
Nhưng trước tiên, tôi đã bước vào cái lạnh.
Và cái lạnh mà tôi gặp vì một cách trực giác,
tôi cảm thấy, này, cái lạnh có thể làm giảm suy nghĩ của tôi.
– Có điều gì về bản chất của xã hội
khi bạn nhìn ra xã hội vào lúc này
khiến bạn buồn hoặc lo lắng?
Có điều gì về cách chúng ta sống,
cách chúng ta đã xây dựng cái gọi là xã hội này?
– Vì vậy, xã hội là một cách rất phức tạp và cơ hội
qua thời gian, không ai có thể truy tìm
nơi mà các vấn đề phát sinh, nó đã xuất hiện như thế nào.
Nó quá phức tạp, quá rối rắm bây giờ.
Và ở đó, tôi nói, này, được rồi, hãy nhìn vào thiết lập.
Điều này có hoàn hảo không?
Có phải đây là thiên đường không?
Không, không có gì sai với kiến thức,
sự hiểu biết và trí tuệ của chúng ta, nhưng cách chúng ta sử dụng nó,
chúng ta phải thay đổi ý thức của mình.
Và ý thức của chúng ta là cách chúng ta cảm nhận.
Cảm nhận là những gì chúng ta thấy và những gì chúng ta có thể đối phó.
Và chúng ta không thể đối phó với căng thẳng đang đến trong cuộc sống của mình. Nó tiêu tốn chúng ta, nó làm chúng ta kiệt sức. Và chúng ta ở đó, và hãy nhìn xem chúng ta có thể làm gì. Chúng ta có thể đi đến mặt trăng, chúng ta có thể đi đến sao Hỏa, chúng ta có thể xây cầu, chúng ta có thể tạo ra trí tuệ nhân tạo, tất cả những điều đó. Nhưng chúng ta không thể tạo ra hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe. Chúng ta cần một sự khởi đầu mới, vì vậy hãy dừng lại một cách mạnh mẽ trong thế giới này và nâng cao nhận thức của chúng ta để trở nên tốt đẹp với nhau, không phải để cạnh tranh.
– Nếu tôi là một cá nhân đang lắng nghe điều này và tôi làm theo phương pháp của bạn, bạn có thể hứa với tôi điều gì sẽ xảy ra trong cuộc sống hàng ngày của tôi?
– Nhiều năng lượng hơn. Đó là điều đầu tiên, thứ hai, bạn sẽ cảm nhận được cuộc sống của chúng ta. Mục đích của việc sống là gì? Đó là cuộc sống, để yêu cuộc sống như nó vốn có. Trong sáng, không có suy nghĩ, không có sự nhầm lẫn. Nó không ở đó, chỉ cần cảm thấy mình đang sống. Khi bạn thức dậy từ giường, bạn cảm thấy ổn. Đó là một ngày mới, tôi sẽ làm gì? Hôm nay tôi sẽ thay đổi thế giới vì tôi cảm thấy thật tốt. Và ngay cả khi tôi không hoàn toàn sẵn sàng ngay bây giờ, tôi biết nó đang đến và tôi muốn điều đó. Tôi muốn điều đó rất nhiều. Và bạn biết không, nó được gọi là mục đích. Và tôi đang sống với mục đích đó. Và mục đích đó mạnh mẽ hơn cả suy nghĩ của tôi. Và xã hội này không được điều khiển để thực hiện mục đích của từng cá nhân. Nó để duy trì xã hội, hệ thống được kiểm soát bởi một vài người. Tất cả năng lượng, để làm gì? Hạnh phúc ở đâu? Sức mạnh ở đâu? Sức khỏe ở đâu? Mỗi ngày khi tôi sống với mục đích của mình và tôi muốn thay đổi thế giới, tôi muốn mang lại tình yêu và sức mạnh. Và tôi đang làm điều đó với sự chính xác toán học, với nhiệm vụ không thể thực hiện. Những điều mà tôi đã tìm thấy, mà tôi đã thử nghiệm trong các nghiên cứu so sánh khoa học, cho thấy rằng đột nhiên chúng ta có nhiều quyền kiểm soát hơn. Thay vì bị hệ thống kiểm soát, áp bức mục đích của chúng ta, năng lượng cuộc sống của chúng ta, và kết nối với mục đích đó. Nó giống như tình yêu, khi bạn cảm thấy tình yêu dành cho người phụ nữ của bạn, cho tình yêu của bạn, cho tình dục của bạn, cái này, cái kia. Bạn không nghĩ rằng đó là sức mạnh.
Và sức mạnh đó bạn nên có thể sống
và cảm nhận về chính cuộc sống mỗi ngày.
Nhưng chúng ta bị chặn quá nhiều.
Đi vào cái lạnh sẽ đưa bạn ra khỏi cái não suy nghĩ này.
Nó đưa bạn trực tiếp vào phần sâu nhất của não.
Bởi vì bạn đang làm điều đó, đi vào cái lạnh,
thì nó cần phải được kích hoạt,
phần sâu nhất của não, phần sinh tồn,
thân não, để chiến đấu với nguy hiểm của cái lạnh.
Nhưng nó ở đó.
Và một khi nó ở đó, và bạn đang làm điều đó,
bạn đang kết nối.
Có phải đó là một phần trong những gì bạn đang nói không?
Cách mà chúng ta sống cuộc sống của mình hơi quá thoải mái.
Vì vậy, chúng ta không đạt được những cấp độ sâu hơn của não.
Chúng ta kiểu như, và chúng ta đang tối ưu hóa
sự khó chịu ra khỏi cuộc sống của mình trong mọi cơ hội chúng ta có.
Vâng, từ mọi, bạn biết đấy, tôi đã đến đây hôm nay bằng một chiếc xe ấm áp.
Tôi đã đến một tòa nhà ấm áp, tôi đã có một vòi sen ấm áp.
Rất sớm bạn sẽ ở trong bồn tắm đá với tôi.
Nó sẽ rất tuyệt, bạn biết đấy, nó sẽ rất tuyệt.
Nhưng sự khác biệt là chúng ta chọn nếu chúng ta đi vào cái lạnh
và cái lạnh sẽ không đến với chúng ta.
Chúng ta giải quyết vấn đề trước khi nó phát sinh trong chúng ta.
Với cái lạnh, đó là một sức mạnh rất tiêu cực, hung hãn
được áp đặt lên cơ thể chúng ta.
Nó là một tác động.
Khi bạn nói nếu chúng ta đi vào cái lạnh trước khi cái lạnh đến với chúng ta,
đó có phải là một phép ẩn dụ cho cuộc sống không?
Bạn có phải không? Vâng.
Được rồi, bạn có nghĩa là chúng ta đi, chúng ta đặt mình vào sự khó chịu.
Và nếu chúng ta không làm vậy, thì cuộc sống của chúng ta sẽ gặp phải sự khó chịu theo những cách khác.
Và sau đó chúng ta không chuẩn bị.
Vâng.
Và nhiều người có thể ổn với điều này.
Trong hệ thống này, nhưng nhiều người khác thì không ổn với điều này.
Và cho những người đó, chúng ta đứng lên, chúng ta những người có sự giàu có của việc tồn tại và cảm thấy ổn.
Tuyệt vời, đó là sự giàu có.
Chúng ta nên có thể đứng lên cho những người không thể.
Wim, khi nào điều này bắt đầu?
Khi nào điều này bắt đầu với bạn?
Bởi vì nhiều người mà tôi gặp trong chương trình này, bạn biết đấy,
những hành trình ban đầu của họ hoặc những khoảnh khắc then chốt trong cuộc sống của họ.
Có thể được truy nguyên từ khi họ khoảng 12 hoặc 13 tuổi. Nhưng hành trình của bạn bắt đầu sớm hơn nữa. Chiếc domino đầu tiên ngã xuống dường như là khi mẹ bạn sinh ra bạn. Ồ, đúng vậy. Một cách vô thức, nó bắt đầu từ lúc tôi chào đời. Mẹ tôi nói rằng tôi là một trong những cặp song sinh không mong đợi vào thời điểm đó. Chúng tôi không có siêu âm và tất cả những công cụ này. Vì vậy, họ không biết rằng có một em bé song sinh khác ở đó. Chính xác. Và vì vậy, tôi gần như được sinh ra quá muộn. Họ phát hiện ra tôi gần như quá muộn. Và tôi đã ra ngoài trong khi họ đang đẩy giường của mẹ tôi đến phòng phẫu thuật ở hành lang, như màu tím, vì gần như bị ngạt thở, ra ngoài trong cái lạnh của hành lang. Rất chấn thương. Nó bắt đầu từ đó. Nó bắt đầu với một chấn thương. Và cho phép tôi nói với bạn, tôi đã trở thành một người tìm kiếm vì chấn thương đó. Con người trở thành những người tìm kiếm. Nếu họ có những chấn thương sâu sắc, họ sẽ luôn tìm kiếm sự bù đắp, luôn cố gắng tìm kiếm sự nhẹ nhõm theo cách này hay cách khác, không trực tiếp đối diện với chấn thương, mà gián tiếp vượt qua nó. Và họ không biết rằng điều đó ảnh hưởng trực tiếp, sâu sắc đến hành vi của bạn trong cuộc sống. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng tôi rất rõ ràng về điều này. Mẹ bạn đã sinh hai cặp song sinh giống hệt nhau. Và các bác sĩ chỉ biết rằng có một em bé ở đó. Vì vậy, khi họ hoàn thành việc sinh em trai của bạn, em trai giống hệt bạn, họ đã tiếp tục với quy trình. Và rồi vào phút cuối, khi họ đang ở trong hành lang, họ phát hiện ra có một em bé khác ở đó. Và em bé khác chính là bạn đang gặp nguy hiểm. Và từ toàn bộ trải nghiệm chấn thương đó, bạn cảm thấy rằng điều đó đã thể hiện một chấn thương mà biến bạn thành một người tìm kiếm, tìm kiếm câu trả lời về vũ trụ, từ chối cách suy nghĩ thông thường. Và điều đó dẫn chúng ta qua một thời thơ ấu rất tò mò cho đến điểm mà bạn mô tả ở tuổi 17, nơi bạn đứng bên một hồ rất, rất lạnh ở Amsterdam và bạn cảm thấy được gọi để nhảy vào hồ đó. Vâng, vâng, được gọi và được gọi.
Không có từ nào để miêu tả điều đó vì bạn được dẫn dắt bởi trực giác. Bạn được dẫn dắt bởi cách mà cơ thể có thể giải quyết mọi thứ bên trong, vì bạn không thể liên hệ bằng cách suy nghĩ về những gì đang diễn ra. Bởi vì tôi đã là một đứa trẻ vào thời điểm đó, nhưng điều đó luôn cản trở tôi. Nó khiến tôi trở thành một người tìm kiếm. Và vào khoảnh khắc đó, khi tôi bước vào, tôi chỉ đơn giản là theo đuổi trực giác. Đó là một cảm giác và tôi cảm thấy đây chính là điều tôi đang tìm kiếm như một người tìm kiếm. Trực giác của tôi đã dẫn tôi đến việc bước vào nước đó để gặp gỡ chấn thương của mình. Và điều đó kích hoạt một khả năng bẩm sinh của chúng ta để đối phó và xử lý mọi thứ đang diễn ra trong sâu thẳm của bộ não, trong những mô sâu thẳm được lưu trữ, nơi có chấn thương hiện diện, mà chúng ta chưa học cách tiếp cận. Lần đầu tiên bạn bước vào nước lạnh. Đúng vậy. Bạn có phản ứng như tôi phản ứng khi tôi bước vào nước lạnh bây giờ không? Bạn có biết không? Tuyệt đối không. Tôi đã ngạc nhiên và bạn sẽ đi cùng tôi sau này. Đúng vậy, bạn sẽ không đi theo cách mà bạn vừa thể hiện. Chúng ta sẽ đi như bạn sẽ mỉm cười thật đẹp như bây giờ. Đúng vậy. Và đi cùng tôi. Và sẽ có một khoảnh khắc mà bạn sẽ cảm thấy một chút gì đó. Nhưng tôi ở đó. Chúng ta ở đó. Bạn là anh trai của tôi. Bạn là chú của tôi. Tôi là gia đình của bạn. Tôi muốn bạn cảm thấy tốt. Tôi muốn bạn, tôi ở đây để làm cho bạn mạnh mẽ, mạnh mẽ. Điều đó có nghĩa là ở lại trong mắt cơn bão khi nó là khi căng thẳng nhất khi bạn lần đầu tiên bước vào nước lạnh, bạn đã nói rằng nó dường như đã trả lời nhiều câu hỏi tâm linh của bạn. Đúng vậy, tất cả những câu hỏi tâm linh nào đã được trả lời khi bước vào nước lạnh lần đầu tiên, tất cả những gì đã được tuyên truyền bởi tất cả các tôn giáo, tất cả các môn học và giáo lý huyền bí rằng Niết bàn và Giác ngộ, Chi, Chi, Prima, bất cứ điều gì họ gọi tên, rằng đó chỉ là tâm trí của chúng ta. Hãy cảm thấy mạnh mẽ. Hãy mạnh mẽ. Hãy khỏe mạnh. Hãy hạnh phúc. Chỉ cần vô điều kiện. Đó là những gì tôi cảm thấy vào khoảnh khắc đó. Đây chính là điều. Và không phải là những từ đã đến với tôi.
Đó là một sự mở lòng thuần khiết của cảm xúc mà không bị gián đoạn bởi suy nghĩ.
Trong nhiều, nhiều năm, bạn đã sống như một người chiếm đất.
Có phải từ 17 đến khoảng 20, khoảng giữa 20 tuổi bạn đã sống như một người chiếm đất không?
Tám năm.
Đó là khoảng thời gian tốt nhất trong cuộc đời tôi.
Không có tiền bạc gì cả.
Tôi sống trong xã hội, nhưng lại sống bên ngoài xã hội, bên ngoài.
Tôi không có tiền.
Tôi sống nhờ những mảnh vụn của chợ.
Và tôi yêu điều đó.
Đó là thời gian tiệc tùng, là bữa tiệc mỗi ngày với tất cả những người khác
là những người tư tưởng tự do.
Đừng nghĩ đến thời gian.
Hãy có một kỳ nghỉ, một kỳ nghỉ theo cách mà hệ thống
duy trì bản thân thông qua các mô hình, thông qua một cách suy nghĩ nhất định.
Nếu bạn chỉ để nó một thời gian, bạn bắt đầu nghĩ rằng những suy nghĩ và cảm xúc
có thể xuất hiện mà không có chiếc mũ bảo hiểm này, chiếc mũ bảo hiểm nặng nề,
đang làm gián đoạn dòng chảy của bạn, sự tồn tại của bạn, sự biểu đạt của bạn.
Và rồi bạn không thể tin tưởng vào sự biểu đạt đó.
Bạn bị lạc.
Bạn đang mất đi bản thân mình.
Ở đó, tôi có thể tự do suy nghĩ mà không cần phải suy nghĩ về điều đó.
Tôi đã chơi guitar trong những hành lang.
Tôi đã tập yoga, tất cả những tư thế trong sân.
Cởi trần vào mùa đông.
Tôi trở nên mạnh mẽ đến mức nào.
Nếu bạn chỉ để cho sức sống thể hiện bản thân, bạn trở nên mạnh mẽ đến mức nào.
Sức sống là gì đối với bất kỳ ai không biết?
Ai cũng có nó, như ở đây và ngay bây giờ.
Nếu tôi, như tôi đã nói trước khi chúng ta vào podcast này,
người đàn ông 76 tuổi này, và ông ấy đang chịu đựng căn bệnh Lyme.
Và ông ấy muốn leo Kilimanjaro trong thời gian kỷ lục
mà không có bất kỳ kinh nghiệm nào về leo núi.
76 tuổi, bệnh Lyme, đang chịu đựng.
Với tình trạng đó, làm một ngọn núi, mà thường thì mất
từ năm đến chín ngày, mặc đầy đủ quần áo,
bởi vì ở độ cao 6.000 mét thì thật sự lạnh.
Và có ít hơn một nửa lượng oxy.
Vì vậy, cái lạnh càng đến mạnh mẽ hơn.
Và ở đó, tôi đã thấy một sức sống.
Sức sống của ông ấy rất quyết tâm leo cùng tôi
một nhiệm vụ không thể, về mặt sinh lý là không thể.
Bởi vì thường thì mất từ năm đến chín ngày,
Ông ấy đã làm điều đó trong 31 giờ, ở tuổi 76.
Điều gì khác ngoài sức sống của cuộc đời?
Bạn không bao giờ nghĩ rằng chỉ cần chấp nhận thử thách.
Ông ấy có một cảm giác sâu sắc bên trong mình.
Tôi không biết mình phải làm gì.
Nhưng người này đang nói rằng ông ấy muốn leo lên Kilimanjaro vượt qua
các giới hạn sinh lý theo khoa học.
Và tôi cảm thấy, tôi cảm thấy điều gì đó.
Đó chính là sức sống của bạn đang nói với bạn,
điều muốn tự do.
Ông ấy đã mắc bệnh Lyme.
Ông ấy đã ở trong hệ thống, luôn tuân thủ mọi thứ.
Và đột nhiên với một rối loạn tự miễn,
ông ấy không thể kiểm soát chút nào.
Và ông ấy đã ở đó.
Vì vậy, ông ấy cảm thấy điều tương tự như tôi đã cảm thấy khi tôi 17 tuổi
đi vào tòa án.
Ông ấy đã đi cùng tôi và leo lên Kilimanjaro trong 31 giờ,
không phải năm đến chín ngày, mà là 31 giờ.
Đó chính là sức sống.
Sức sống của chúng ta có khả năng nhiều hơn
so với những gì chúng ta quen thuộc.
Tại sao chúng ta không biết điều đó?
Tại sao chúng ta không tin điều đó?
Tại sao chúng ta không sống cuộc sống của mình với quan điểm
rằng chúng ta có thể leo lên ngọn núi?
Chắc chắn rồi, vì chúng ta được dẫn dắt để tin rằng
chúng ta phải phục vụ trong những hệ thống không nhất thiết
phục vụ linh hồn của chúng ta.
Và chúng quá áp đảo về mặt tâm lý
hệ thống, hệ thống giáo dục, v.v.
Nó áp đảo đến mức chúng ta không có cách nào
để thoát khỏi ý thức hẹp hòi mà chúng ta đã rơi vào.
Chúng ta nghĩ rằng sự nghiệp làm cho chúng ta hạnh phúc.
Xe cộ làm cho chúng ta hạnh phúc.
Tiền bạc làm cho chúng ta hạnh phúc.
Danh tiếng và tên tuổi và tất cả những điều đó làm cho chúng ta hạnh phúc.
Tôi là người hạnh phúc nhất khi tôi ở trong tòa án mà không có gì.
Bạn thực sự là người vô gia cư sống chỉ bên ngoài.
Vâng, vâng.
Một tòa án là nơi bạn có điện và chỉ có vậy.
Và bạn phải trả tiền cho máy sưởi.
Vì vậy, bạn phải tìm cách để trả, nói, cái gì đó?
70 bảng một tháng.
Và bạn đã sống với rất nhiều người khi bạn đang chiếm giữ.
Vâng.
Thật tuyệt vời.
Ý tôi là, chúng ta không cần quá nhiều,
nhưng đã được tuyên truyền rằng chúng ta cần một ngôi nhà.
Mọi người đều cần một khoản vay thế chấp và bạn phải phục vụ khoản vay thế chấp đó.
Bạn phải làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều và chúng ta trở thành nô lệ.
Nô lệ của hệ thống, cuối cùng tạo ra khá nhiều căng thẳng và chúng ta chỉ có thể tồn tại,
không thể thể hiện bản thân một cách sáng tạo như những gì chúng ta thực sự là.
Một lựa chọn thực tế là gì, Wim?
Tôi đã sống trong xã hội đó.
Đầu tiên, tôi sống bên ngoài qua việc ở trong một ngôi nhà chiếm đóng.
Điều đó đủ để tôi có được bản sắc riêng của mình liên kết với suy nghĩ, tâm trí của tôi.
Và sau đó tôi bước vào xã hội.
Đó là một thời gian khủng khiếp vì đột nhiên tôi phải sống trong một căn hộ với các con.
Và vợ tôi đã suy giảm tinh thần và cô ấy đã tự kết liễu đời mình vào năm ’95
khi cô ấy nhảy từ tầng tám xuống.
Đó là cuộc sống mà tôi đã sống và xã hội cứ tiếp tục như một chuyến tàu.
Nó không có cảm xúc, nó không có cảm giác.
Wim, về điều đó, bạn 22 tuổi.
Bạn yêu một người phụ nữ mà bạn mô tả là tình yêu của đời mình.
Ôi, đó là cô ấy, đúng vậy, Olaya.
Ôi, nhìn cái này.
Ôi, đúng rồi, sweetheart.
Một linh hồn tuyệt vời, rất biểu cảm, rất nói chuyện với mọi người, rất cởi mở.
Và rồi vào những bóng tối trong tâm trí của chính cô ấy và chức năng của não bộ.
Điều đó dẫn đến sự trầm cảm của cô ấy và sau đó trở nên hưng cảm và rồi tâm thần phân liệt.
Và rồi tệ hơn, ngày càng tệ hơn.
Chúng tôi đã ở bên nhau 15 năm.
– Bạn gặp cô ấy trong ngôi nhà chiếm đóng đó? – Trong ngôi nhà chiếm đóng, đúng vậy.
Ừ, thật tuyệt vời.
Ừ, thật ngây thơ.
Tất cả đều rất ngây thơ và tôi gọi cô ấy là một con bướm.
Mariposa trong tiếng Tây Ban Nha và một con bướm vì cô ấy ở khắp mọi nơi.
Một sinh linh rất nhẹ nhàng.
Liệu tôi có yêu hay đã yêu?
Tôi nghĩ là cái sau.
Và chỉ có cách mà tâm trí cô ấy bị rối loạn qua điều này, ừ, có phải là xã hội không?
Có phải là áp lực không?
Có phải là sự nghiệp không?
Điều gì vậy?
Một yêu cầu?
Bởi vì đây là một ánh sáng, một sinh linh của ánh sáng.
Bạn đã gặp cô ấy trong ngôi nhà chiếm đóng đó.
Bạn đã có hai đứa trẻ cùng nhau.
Đúng vậy, trong ngôi nhà chiếm đóng và hoàn toàn ổn.
Và tuyệt vời, ừ, đẹp đẽ.
Những đứa trẻ đó hiện đang làm việc với tôi.
Chúng tôi có một công ty quốc tế toàn cầu.
Khi nào bạn nhận ra rằng sức khỏe tâm thần của cô ấy đang xấu đi?
Ôi, có lẽ là quá muộn.
Đó là một quá trình giảm sút trong cô ấy, nơi cô ấy đang mất kiểm soát.
Và tôi không có cách nào thực sự để chăm sóc cho điều đó.
Cô ấy đã trở về Pamplona.
Cô ấy có nguồn gốc Tây Ban Nha và cô ấy ở đó với gia đình.
Cô ấy đã ở bên gia đình trong nhiều tháng và rồi trở về làm mẹ trong hai ngày, rồi đột nhiên lại sụp đổ và cảm thấy rất tồi tệ.
Và đúng, như một gánh nặng, nhưng chúng tôi yêu cô ấy, tất nhiên rồi.
Chúng tôi đang cố gắng sống sót.
Chỉ sau đứa trẻ thứ tư, cô ấy muốn có thêm một đứa trẻ, nhưng tôi đã nói, “Không, bạn phải trở nên tốt hơn.
Bạn phải trở nên khỏe mạnh.”
Và cô ấy đã nói, “Bạn đã thắng.”
Đó là một tháng trước khi cô ấy tự kết thúc cuộc sống của mình.
Thấy đấy, tôi đã làm việc như một hướng dẫn viên núi ở Pyrenees để kiếm tiền, và tôi cũng rất thích điều đó.
Tôi yêu thiên nhiên.
Nhưng rồi, cô ấy đã hôn tạm biệt các con trước khi nhảy xuống hoặc buông tay từ tầng tám.
Bạn đã nhảy từ một tòa nhà cao tám tầng.
Đúng vậy.
Ý tôi là, điều đó gần như cần rất nhiều can đảm để làm như vậy.
Bạn phải rất tuyệt vọng nếu làm điều đó.
Và đó là điều không thể vượt qua.
Phần của tôi, khi tôi 12 tuổi, thế giới thật bệnh hoạn, trầm cảm, bóng tối, chiến tranh, ô nhiễm, v.v.
Tất cả những điều đó, tôi sẽ làm điều gì đó về nó.
Vào thời điểm đó, tôi không thể làm gì cả.
Vì vậy, nó đã trở thành một thất bại.
Nó đã biến tôi thành một người tuyệt vọng.
Nó đã biến tôi thành một người trầm cảm.
Nhưng tôi không có thời gian để trầm cảm.
Tôi phải chăm sóc bốn đứa trẻ.
Một mình?
Một mình, với gần như không có tiền.
Vì vậy, thực sự đó là nơi cái lạnh xuất hiện, không phải như một sức mạnh tiêu cực.
Cái lạnh mạnh hơn tâm trí của bạn, hơn cả suy nghĩ của bạn.
Nó làm cho chiều sâu của bộ não bạn hoạt động.
Và chiều sâu của bộ não bạn là nơi, là hiệu thuốc.
Đó là hiệu thuốc, là người chữa lành cho sự tồn tại của chúng ta, mà chúng ta đã ngắt kết nối quá nhiều.
Bởi vì chúng ta thường tìm đến thuốc, thuốc men, hoặc đi gặp bác sĩ nếu có điều gì xảy ra với chúng ta. Chúng ta không tự mình giải quyết. Tôi không thể tưởng tượng nổi nỗi đau. Tôi không thể tưởng tượng nổi nỗi đau khi có tình yêu của cuộc đời mình, một người đang suy sụp, có bốn đứa trẻ cùng tôi, nhưng rồi lại tự kết thúc cuộc sống của mình. Nỗi đau thương. Ồ, đúng vậy. Nỗi đau thương không có chỗ cho nó. Vâng, những suy nghĩ đau đớn suốt cả ngày dài có cách để đè nặng lên một người, lên tôi. Và vâng, cách duy nhất để phá vỡ điều đó là bước vào nước lạnh. Đó là, vâng, ý tôi là, vào thời điểm đó, bạn chỉ đang sống sót. Và điều đó cho bạn một chút không gian thoát khỏi những suy nghĩ đau đớn này. Nó thật đau đớn. Và vào thời điểm đó, bạn bị choáng ngợp bởi tất cả những điều đó, đến nỗi bây giờ tôi có thể nói về nó. Nhưng lúc đó, tôi đang ở giữa nó. Bạn có nhớ bạn đang ở đâu khi nhận được cuộc gọi đó không? Có. Chính xác. Và tôi đang làm việc với một nhóm người trên núi. Vào thời điểm đó, bạn có những buồng điện thoại ở khu cắm trại. Ở khu cắm trại nơi chúng tôi ngủ cùng nhóm. Và ở đó tôi nhận được cuộc gọi từ anh trai của cô ấy. Và vâng, không chỉ là sốc, bạn không biết phải nói gì. Bạn thậm chí không thể khóc. Nỗi đau thương đến sau, những suy nghĩ về nó, khả năng suy ngẫm về nó và có cảm xúc về nó chỉ đến sau. Tôi đã khóc khi tôi ở bên cha cô ấy, bên cha cô ấy trên thi thể của cô ấy. Sau đó chúng tôi đã khóc cùng nhau. Sau đó bạn có thể liên hệ, bạn có thể buông bỏ. Nó xảy ra. Bạn không nghĩ về nó, nó xảy ra. Vì vậy, đó là cách nó phát triển. Và rồi trong đầu tôi, tất nhiên, bốn đứa trẻ của tôi, điều đó đã tạo ra một gánh nặng cho chúng tôi. Nó đã tạo ra một gánh nặng, một gánh nặng không thể giải thích. Nó đã thay đổi chúng tôi. Nó đã traumat hóa chúng tôi một cách sâu sắc và điều đó đã khiến chúng tôi tách ra vào một thời điểm nhất định, sau này trong cuộc sống. Bây giờ chúng tôi đều ở bên nhau và thật tuyệt vời. Hóa học giữa chúng tôi tốt hơn bao giờ hết. Và cô ấy, người mẹ, giờ như một thiên thần. Cô ấy đang nhìn chúng tôi và chúng tôi nói về điều đó. Chúng tôi nói, vâng, việc mọi thứ diễn ra tốt đẹp với chúng tôi là vì cô ấy đã trở lại, cô ấy đang ở bên chúng tôi. Chúng tôi cảm nhận được điều đó.
Khi bạn có cuộc trò chuyện đó với bốn đứa trẻ của mình, rằng mẹ chúng đã ra đi, chúng ở độ tuổi từ bảy đến mười hai, bạn đã nói chuyện với một đứa trẻ bảy tuổi hoặc mười hai tuổi về việc mẹ chúng không còn ở đây nữa như thế nào?
Chính xác.
Theo cách đó.
Tôi đã nói, mẹ đã đi.
Cơ thể của mẹ đã ra đi.
Tôi không nói mẹ đã chết.
Mẹ không còn với chúng ta nữa.
Đó là những gì tôi đã nói.
Và chúng đã hiểu.
Chúng ta ở đây.
Chúng ta ở bên nhau.
Chúng ta sẽ tìm thấy cuộc sống cùng nhau.
Mẹ đã ra đi, nhưng cũng đồng thời mẹ vẫn ở đây.
Nó đã hiệu quả.
Nó đã hiệu quả.
Ý tôi là, chúng tôi đã tiếp tục.
Chúng có hỏi câu hỏi không?
Tất nhiên.
Tất nhiên.
Nhiều câu hỏi.
Nhưng cuối cùng, những câu hỏi không còn mạnh mẽ nữa.
Miễn là chúng ta đang sống, đang ở bên nhau, đó là nơi tôi tìm thấy sự lạnh lẽo để mang lại cho tôi tất cả năng lượng để tạo ra một bầu không khí tốt đẹp ở nhà.
Sự ấm áp tiếp theo, sự vui tươi, có mặt ở đó, ánh sáng, không nặng nề.
Bước đầu tiên là gì, vì có rất nhiều người đang trải qua những hình thức đau buồn khác nhau hoặc họ có chấn thương mà bạn đã mô tả kéo dài từ lâu.
Nếu họ đang nghe điều này bây giờ và họ đã tình cờ đến đây trong cuộc trò chuyện và họ đang nghĩ, tôi đang rất xa rời điều đó.
Tôi đang rất xa rời.
Tôi đã mặc áo sơ mi và cà vạt.
Tôi đang ở trong thành phố.
Tôi biết tôi không hạnh phúc.
Tôi có thể cảm nhận điều đó trong xương tủy của mình, nhưng tôi biết tôi không biết cách khác.
Bước đầu tiên là gì?
Chắc chắn là các bài tập thở.
Những bài tập thở này vào năm 2014 đã có khả năng cho thấy, giống như một cách khoa học, hormon, nhìn vào hệ thần kinh.
Độ sâu mà chúng tôi đã đi vào với những bài tập thở này trong nghiên cứu so sánh cho thấy rằng chúng tôi có thể tiếp cận hệ thần kinh tự động và hệ miễn dịch bẩm sinh, điều mà trước đây được coi là không thể trong khoa học.
Và bây giờ nó đã ở đó.
Nó không chỉ là hệ thần kinh tự động và hệ miễn dịch bẩm sinh.
Nó cũng là khả năng tự nhiên để giải quyết những gì được lưu trữ sâu trong mô của chúng ta, điều mà không thể được xử lý vào thời điểm khi nó xảy ra.
Chấn thương.
William, tôi có một số nghiên cứu đó trước mặt.
Tôi đã đọc tất cả chúng trước cuộc trò chuyện của chúng ta, và chúng thật sự đáng kinh ngạc.
Chúng thật sự đáng kinh ngạc.
Chúng là những nghiên cứu đã được đánh giá bởi các chuyên gia và đã được công bố, trải qua các quy trình khoa học rất nghiêm ngặt để đảm bảo rằng chúng hợp lệ.
Và trong những nghiên cứu này, chúng ta thấy những bước đột phá mà tôi nghĩ trước đây mọi người nghĩ là không thể.
Nhưng nếu chúng ta chỉ tập trung vào việc thở, vì bạn đã mô tả đó là bước đầu tiên, nếu tôi chưa bao giờ thở trong đời, tôi chưa bao giờ làm điều đó, tôi chưa bao giờ nghe về nó,
tôi hoài nghi về nó, tôi nghĩ thở chỉ là điều mà chúng ta không nghĩ đến.
Bạn có nghĩa là thở như thế nào và loại thở nào?
Và bạn có thể giải thích cho tôi như thể tôi là một kẻ ngốc rằng nó đang làm gì không?
Nó đang làm gì?
Ví dụ, bây giờ tôi đang bận rộn với các bác sĩ tim mạch và họ đã thấy trong các phim tim rằng nếu bạn ngừng thở sau khi thở ra trong một phút rưỡi, thì lượng máu chảy vào não và tim tăng gấp năm lần.
Điều này chưa bao giờ được chứng minh.
Và bây giờ nó đã được chứng minh thông qua những kỹ thuật thở này.
Ý tôi là, điều này thực sự đi sâu vào vấn đề.
Chúng ta có thể thay đổi hóa học của máu thông qua những kỹ thuật thở này.
Tăng mức pH lên rất cao, mà qua đó, kích thích thở không xảy ra vì nó phụ thuộc vào mức CO2 trong máu của chúng ta.
Chúng ta thở, như 30 lần như vậy, bạn sẽ cảm thấy hơi choáng, hơi chóng mặt.
Tại sao?
Bởi vì mức CO2 giảm xuống rất thấp.
Bạn thở ra, carbon dioxide.
Chúng ta đã quên cách thở như vậy?
Ôi có.
Đó có phải là cách thở tự nhiên không?
Không, không hoàn toàn.
Được rồi.
Và điều chính xác là chúng ta đã quên cảm nhận những cảm xúc sâu sắc, để kết nối với nguy hiểm.
Nguy hiểm là một cảm xúc sâu sắc, hoặc cái lạnh.
Nó sâu sắc.
Chúng ta tránh né những cảm xúc này.
Nhưng chúng ta được xây dựng để tiếp nhận nó, để thể hiện nó.
Và với điều đó, những cơ chế sâu sắc hơn trong cơ thể chúng ta trở nên sống động.
Và nếu điều đó không được thực hiện trong dài hạn, những cơ chế sâu sắc hơn, và trong số đó, không chỉ là cảm xúc, mà còn là hệ thống miễn dịch. Nó trở nên yếu hơn. Chúng ta trở nên nhão hơn. Chúng ta trở nên vô cảm. Hãy nhìn vào sự vô cảm trong xã hội của chúng ta. Gaza đang xảy ra, có cuộc biểu tình ở đây. Chúng ta nên dừng lại những điều đó. Chúng ta nên ngừng những cuộc chiến tranh đó vì trẻ em, những đứa trẻ nhỏ, đang bị đe dọa. Và chúng ta thậm chí không còn cảm nhận được điều đó nữa. Sự vô cảm trong chúng ta là một căn bệnh. Đó là một căn bệnh vì chúng ta phục vụ một hệ thống hoạt động tốt khi con người tuân thủ và trở nên nhão, không thực sự nhạy cảm. Bởi vì nếu bạn thực sự nhạy cảm, bạn sẽ không đi đến một công việc nô lệ mỗi ngày và trở về trong trạng thái căng thẳng. Và ngày hôm sau, bạn lại làm điều đó, và lại, và lại, và lại. Những gì chúng ta nên làm trong bản thân mình là học cách kết nối vào chiều sâu. Và đây là điều tôi mang lại thông qua cái lạnh. Chúng ta mang những cảm xúc sâu sắc này trở nên sống động, và sau đó bạn sẽ không còn chịu đựng những điều khiến bạn yếu đuối, những điều giết chết mục đích của bạn. Chúng ta phải đứng lên như một nhân loại nhiều hơn bao giờ hết. Và đây là chúng ta. Và Wim, bạn làm điều đó như thế nào? Rất đơn giản. Hãy thực hiện những kỹ thuật thở này, làm điều đó trên giường của bạn, trên một chiếc sofa, hoặc rất có kiểm soát vì bạn sẽ vượt qua tâm trí và cơ thể đã được điều kiện hóa của mình. Hơi thở nông mà chúng ta thực hiện, chúng ta nói rằng đó là thở. Đó không phải là thở. Đó là phản xạ tự động của cơ thể bạn, làm một cái gì đó. Đó là như vậy. Bây giờ bạn hãy kiểm soát một cách có ý thức, bạn bắt đầu thở sâu hơn. Bạn vượt qua những mẫu hình được thể hiện bởi một cơ thể đã được điều kiện hóa. Và sự điều kiện hóa đó chỉ phục vụ cho hệ thống, nhưng không nhất thiết là bạn. Tôi muốn bạn nắm lấy tay lái. Tôi muốn bạn có ý thức và sau đó đi với sự ý thức đó vào hơi thở sâu hơn, lấy những mẫu hình của sự điều kiện hóa của bạn, và đột nhiên những chấn thương sâu sắc hơn của bạn, những cảm xúc sâu sắc hơn của bạn có thể nổi lên bề mặt, được tích trữ, được cất giấu mãi mãi. Và đó là những gì đang xảy ra trong buổi đầu tiên.
Chúng tôi có, tôi có thể hứa rằng bất kỳ ai đang thực hiện điều này sẽ trải qua một trải nghiệm tuyệt vời từ chiều sâu nổi lên bề mặt. Và đó chỉ là chiều sâu nổi lên bề mặt. Chỉ vậy thôi. Và nó thật đẹp. Tôi rất tò mò về cách mà điều đó xảy ra, vì tôi đã có nhiều bạn bè rất tập trung vào việc thở theo các kỹ thuật của bạn. Rõ ràng, tôi đã nói với bạn trước khi chúng ta bắt đầu ghi âm rằng bạn tôi điều hành một studio thở có tên là Bali Breathwork, nơi cô ấy đã dành cả cuộc đời mình để sử dụng hơi thở để chữa lành cho mọi người. Nhưng tôi muốn ai đó giải thích cho tôi rằng nếu tôi nắm lấy vô lăng và vượt qua những kiểu thở vô thức đó, tại sao điều đó lại mở khóa chấn thương? Bởi vì khi tôi tham gia các buổi thở của bạn tôi, khi chúng kết thúc, mọi người đang nói về những hình thức chấn thương rất sâu mà họ đột nhiên gặp phải. Và tôi tự hỏi, hơi thở đang làm điều đó như thế nào? Hơi thở đang mở khóa những điều đó như thế nào? Nó ẩn giấu ở đâu? Bạn biết đấy, tôi không hiểu mối liên hệ giữa hơi thở và chấn thương của chúng ta. Vì vậy, chấn thương là một hóa chất được lưu trữ. Nó chưa được xử lý. Đó là khi trải nghiệm xảy ra và bạn không thể xử lý nó. Bạn không hiểu. Nó bị cất giấu và trở thành hóa sinh, được lưu trữ. Năng lực được lưu trữ của cơ thể đơn giản chỉ nằm ở các mô sâu hơn của chúng ta. Nhưng tâm trí và cơ thể đã được định hình của chúng ta không thể đi vào chiều sâu đó. Chỉ bằng cách suy nghĩ. Vâng. Về điều đó. Chúng ta suy nghĩ quá nhiều. Và chúng ta biết có điều gì đó sai bên trong, nhưng chúng ta không thể kết nối với điều đó. Bây giờ, nếu chúng ta thay đổi các mẫu mà chúng ta thường đi vào với hơi thở và suy nghĩ của mình, điều đó trở nên tồi tệ, điều đó kiểm soát trái tim của chúng ta, đó là sự định hình. Nếu chúng ta ở trong sự định hình đó và bắt đầu đơn giản, và điều đó làm cho nó thật đẹp, vì nó rất đơn giản. Và cách mà nó đột nhiên có thể đi vào cái này để điều chỉnh tâm trạng của chúng ta ở chiều sâu là thông qua các thụ thể cannabinoid.
Nghiên cứu cuối cùng mà chúng tôi thực hiện là một nghiên cứu mang tính bước ngoặt. Nghiên cứu mang tính bước ngoặt này được thực hiện bởi Giáo sư Weibauf Divakar tại Detroit. Nó cho thấy rằng các thụ thể cannabinoid là một phần của mạng lưới nổi bật. Mạng lưới nổi bật chính là thứ giúp tất cả các mạng lưới trong não hoạt động cùng nhau. Và với điều đó, chúng ta có thể tiếp cận những khu vực mà chúng ta thường không có kết nối. Vì vậy, việc thở sâu kích hoạt các kết nối trong cơ thể được gọi là thụ thể cannabinoid, qua đó mở ra những thực tại sâu sắc hơn của sinh lý học của chúng ta. Và đó là điều tự nhiên xảy ra khi chúng ta ở trong trạng thái yên bình, không còn bị chấn thương, trong tai nạn. Không. Bây giờ chúng ta đang trong trạng thái yên bình. Bây giờ chúng ta nên có khả năng giải quyết những gì đã được tích lũy. Đó là khả năng tự nhiên của chúng ta để làm điều đó. Nhưng chúng ta chưa bao giờ học được trong xã hội của mình, trong trường học, cách làm điều đó. Và ngay cả trong tâm thần học, họ cho bạn thuốc và họ cho bạn thuốc men và điều đó tạo ra nhiều tiền, nhưng nó không giải quyết được vấn đề. Con người trở nên trạng thái cứng đờ. Vợ tôi cũng vậy, sau khi điều trị trong tâm thần học, người vợ đầu tiên của tôi, cô ấy trở nên mắt như một xác sống. Vâng, một xác sống. Đây là một sự xúc phạm. Đây là điều gây scandal trong tâm thần học khi họ tiếp tục làm như vậy. Bây giờ tôi gặp rất nhiều bác sĩ tâm thần, nhà tâm lý học nhận thức hoặc liệu pháp nhận thức và họ nói rằng khi các liệu pháp nhận thức không còn giải pháp nữa, chúng tôi thực hiện việc thở và điều đó mang lại giải pháp. Vì vậy, nó đơn giản, hiệu quả, nhưng không tạo ra tiền. Nó giúp mọi người hiểu, tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Làm thế nào điều đó có thể xảy ra? Và đơn giản là như vậy, cách nó hoạt động, chúng tôi vừa thực hiện nghiên cứu mang tính bước ngoặt với những phát hiện thuyết phục rằng chúng tôi thực sự tìm thấy cảm nhận nội tại, sự tập trung vào cảm nhận nội tại đột nhiên có khả năng điều chỉnh tâm trạng, cảm xúc của chúng ta tốt hơn nhiều. Vì vậy, chúng ta có khả năng lắng nghe, nếu chúng ta lắng nghe cơ thể của mình và cảm thấy tồi tệ, chúng ta có thể thay đổi điều đó. Chúng tôi đã tìm ra chìa khóa, cách làm điều đó. Trước hết, bạn thực hiện việc thở, lạnh, tất nhiên, tập luyện lạnh, không quá nhiều, không bao giờ quá nhiều. Chỉ cần thư giãn.
Chúng tôi rất có khả năng để thậm chí như Patrice Evra, người đã hoàn toàn ghét điều đó vì khi còn trẻ, anh ấy đã phải chịu hình phạt. Bạn phải tiếp nhận nó một cách nhẹ nhàng và tốt đẹp và mở lòng với khả năng tự nhiên để tiếp nhận nó. Anh ấy là người giỏi nhất, tuyệt đối giỏi nhất, đã ở trong nước lạnh trong 16 phút. Anh ấy đã ở trong đó và muốn ở lại. Và BBC thì như, ôi không, điều này quá nguy hiểm, xin hãy ra ngoài. Bạn phải ra ngoài, Patrice, wow, được rồi, được rồi. Và anh ấy chỉ đi ra ngoài và bạn biết không, tôi đã cảm nhận được làn da của anh ấy, anh ấy thậm chí không lạnh. Vậy chỉ để có bối cảnh. Đó có phải là sức mạnh không? Đó chính là sức mạnh. Nó thật đơn giản. Đối với những người không biết, Patrice là một người bạn tốt của tôi, Patrice Evra. Anh ấy đã từng tham gia podcast này trước đây và anh ấy nói với tôi rằng các kỹ thuật của Wim đã thực sự thay đổi cuộc đời anh ấy, đặc biệt là mối quan hệ của anh ấy với nước lạnh. Anh ấy giống như tôi. Anh ấy tự nhủ rằng vì, tôi không biết, chủng tộc của anh ấy, nơi anh ấy đến, DNA của anh ấy, anh ấy không thể dành thời gian trong nước lạnh. Nhưng tôi nghĩ điều anh ấy phát hiện ra qua Wim là đó thực sự là một chấn thương vì khi còn nhỏ, cha anh ấy đã sử dụng nước lạnh như một hình phạt. Vì vậy, anh ấy đã có chấn thương này với nước lạnh và sau khi tham gia chương trình của bạn và dành thời gian với bạn, anh ấy là người giỏi nhất trong việc ở lại trong nước lạnh. Và khi tôi ở cùng anh ấy gần đây, anh ấy đã nhảy vào nước lạnh mà không hề chớp mắt. Bạn biết đấy, và anh ấy nói với tôi rằng trong suốt sự nghiệp chơi bóng của mình tại Manchester United, anh ấy luôn là người không bao giờ vào các bể hồi phục lạnh tại Manchester United sau trận đấu. Anh ấy luôn tránh nó. Và anh ấy chỉ ước, anh ấy ước rằng anh ấy biết những gì anh ấy biết bây giờ về sức mạnh của nước lạnh vì vậy anh ấy đã có thể hồi phục tốt hơn với tư cách là một cầu thủ. Đó là những gì anh ấy đã nói với tôi. Tôi có nghiên cứu, tôi có nghiên cứu ở đây trước mặt tôi mà bạn đã mô tả. Tôi nghĩ đó là nghiên cứu về não bộ của cơ thể Michigan. Đó là nghiên cứu đầu tiên và sau đó là nghiên cứu thứ hai.
Và trong nghiên cứu đầu tiên, tôi đã so sánh với 74 đối tượng thử nghiệm, những người.
Họ đều đang sử dụng một chiếc áo khoác tưới máu.
Đây là thiết bị được sử dụng khi các nhân viên cứu hỏa vào làm việc, họ có nước lạnh chảy qua một chiếc áo khoác tưới máu đầy ống.
Vì vậy, đó là một chiếc áo khoác mà họ bơm nước lạnh vào.
Vâng.
Được rồi.
Và trong lúc cháy, điều đó giúp họ chiến đấu với lửa.
Họ đã đưa điều đó vào các quét cơ thể, quét fMRI và bơm nước lạnh vào những chiếc áo khoác này trong khi những người tham gia không cử động trong các quét fMRI.
Và mỗi khi nước lạnh được bơm vào, nhiệt độ da của cơ thể sẽ giảm xuống và sau đó lại ấm lên, nhiệt độ da tăng lên.
Điều đó tương quan với não bộ với căng thẳng, và những cơ chế căng thẳng đó khi nước lạnh được bơm vào rất rõ ràng được thấy trên màn hình của những người được kết nối với điện cực.
Bạn có thể thấy trên màn hình cách mà não bộ được kích hoạt.
Ôi, đây là những cơ chế căng thẳng.
Và bây giờ là sự ấm áp.
Ôi, bây giờ là những khu vực cảm giác tốt đẹp của não bộ được kích hoạt, như vùng insula và vùng xám quanh ống não, bất kể tên gọi nào, tôi gọi đó là sự ghi nhận tích cực và tiêu cực của căng thẳng và/hoặc cảm giác tốt, vâng, những phần đó.
Và không ai có thể thay đổi điều đó.
Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể làm cho phần cảm giác tốt của não bộ hoạt động khi căng thẳng đến?
Vậy nếu chúng ta có thể cảm thấy, chọn cảm thấy tốt khi căng thẳng đến?
Điều này chưa bao giờ được chứng minh trong tâm thần học.
Vì vậy, họ đã có một mô-đun thí nghiệm ở đó.
Và không ai có thể làm cho một quét não khác có thể xảy ra.
Khi căng thẳng đến qua nước lạnh được bơm vào da, thì một phần của não bộ được kích hoạt.
Không ai có thể làm cho điều đó không được kích hoạt, không biến mất và tôi có thể.
Tôi không cảm thấy lạnh khi nó đến vì tôi đã làm ấm cơ thể của mình một cách có ý thức.
Không ai tin rằng điều đó là có thể cho đến khi bạn làm được.
Tôi muốn kể lại nghiên cứu đầu tiên, được thực hiện và công bố vào năm 2018, tại Đại học Wayne State ở Michigan, nơi các nhà khoa học đã xem xét cách cơ thể và não bộ phản ứng với sự thay đổi nhiệt độ.
Mỗi khi ai đó cảm thấy lạnh, họ thường có một phản ứng tự động, tự động của cơ thể. Nhưng bạn cũng có thể thấy phản ứng đó ở não, sự thu hẹp của các mạch máu để bảo vệ các cơ quan, tăng cường năng lượng và tín hiệu đau.
Để kiểm tra xem liệu có thể kiểm soát những phản ứng đó với cái lạnh hay không, các nhà khoa học đã tạo ra một bộ đồ toàn thân, trong đó họ sẽ bơm nước lạnh hoặc ấm vào cơ thể bạn.
Trên các đối tượng thử nghiệm bình thường, nhiệt độ da của họ sẽ tăng và giảm theo sự thay đổi nhiệt độ nước, điều mà bạn có thể mong đợi. Khi Wim tham gia thí nghiệm, mà không sử dụng các kỹ thuật thở của mình, sự thay đổi nhiệt độ da của anh rất giống với những người bình thường.
Tuy nhiên, khi anh sử dụng các kỹ thuật thở và thiền, anh đã duy trì nhiệt độ da ổn định ở mức 34 độ trong suốt 25 phút, điều mà trước đây chưa bao giờ được cho là có thể xảy ra ở con người.
Khi anh được đưa vào máy quét PET để xem điều gì đang xảy ra bên trong cơ thể, các nhà khoa học thấy rằng các cơ liên sườn, tức là cơ giữa các xương sườn của bạn, đang đốt cháy rất nhiều glucose và giải phóng nhiệt vào cơ thể, giúp cơ thể giữ ấm.
Khi nhìn vào não của Wim, các nhà khoa học thấy rằng nó không có phản ứng vô thức giống như não của những người bình thường khi gặp lạnh. Kỹ thuật thở của anh đã kích hoạt hệ thần kinh giao cảm, giải phóng adrenaline và kích thích khu vực thân não, khu vực mà bạn đã mô tả trước đó. Khu vực này cảm nhận cơn đau.
Việc kích thích thân não đã giải phóng cannabinoid và opioid, và những hóa chất này mang lại cảm giác hạnh phúc và giảm lo âu. Nghiên cứu này cho thấy Wim đã kiểm soát được hệ thần kinh tự động của não và các phản ứng tự động của não đối với cái lạnh.
Kết quả của nghiên cứu này thật sự rất ấn tượng, và nó đã chứng minh tiềm năng to lớn liên quan đến các rối loạn hệ miễn dịch như tiểu đường, bệnh đa xơ cứng (MS) và viêm khớp trong tâm lý học. Tóm lại, nghiên cứu thực sự đã chứng minh rằng căng thẳng mà chúng ta gặp phải trong suốt cuộc đời, chúng ta có thể kiểm soát nó. Chúng ta có thể kiểm soát tác động của nó đến các hệ thống sinh lý của chúng ta, nhưng cũng như não bộ của chúng ta và cách chúng ta trải nghiệm nó, vì bạn có thể không cảm thấy lạnh, không cảm thấy cơn đau do lạnh, không cảm thấy căng thẳng do lạnh. Vấn đề không phải là cái lạnh, mà là cách đối phó với căng thẳng. Căng thẳng có thể đến theo nhiều cách, về mặt cảm xúc, thể chất, tinh thần. Nó có thể đến theo nhiều cách. Cuối cùng, đó là căng thẳng sinh hóa. Nó biến thành sinh hóa, độc tố thần kinh, v.v., nó tích tụ, nó xâm nhập vào cơ thể, tạo ra các tắc nghẽn, nó làm kiệt quệ, và bạn không biết phải làm gì với nó, và sau đó thuốc và viên thuốc xuất hiện, và nó chỉ làm tình hình xấu đi, trở nên tồi tệ hơn, bên cạnh các tác dụng phụ. Vấn đề là, tôi đã sử dụng cái lạnh khi tôi còn với vợ tôi, người đã qua đời, để giải tỏa nỗi đau cảm xúc của mình. Nó là cánh cửa để mở ra quá trình chữa lành của tôi, sự chữa lành tinh thần của tôi như một chú cún con của những đứa trẻ của tôi, chỉ để được hạnh phúc bên chúng và cung cấp năng lượng và sự an lành mà không có bóng tối chấn thương xung quanh chúng tôi. Vì vậy, tôi đã tìm thấy điều đó qua cái lạnh, nhưng thực sự không phải là về cái lạnh. Nó là về việc tôi đã lấy lại quyền kiểm soát cảm xúc của mình một cách liên tục, vì chúng ta nên có khả năng hướng dẫn trạng thái cảm xúc của mình bất cứ khi nào chúng ta cảm thấy tồi tệ. Một cách tự nhiên. Một cách tự nhiên, và đó là điều mà nghiên cứu này cho thấy, và bây giờ dựa trên nghiên cứu này, họ đã thực hiện một nghiên cứu khác, và họ thấy rằng ngay cả khi không có tôi, bây giờ mọi người cũng có thể làm điều này, và đó là điều tôi mong muốn. Đó là nghiên cứu, một nghiên cứu mang tính bước ngoặt được thực hiện vào tháng Giêng năm ngoái và đã được công bố. Vì vậy, đó là 24, và sáu năm sau COVID và tất cả, và bây giờ họ thấy bằng chứng thuyết phục để tiếp tục và mở rộng các nghiên cứu này lớn hơn, vì tiềm năng của chúng là chúng ta.
Tôi đã tìm thấy một chìa khóa gọi là cảm giác nội tại mạnh đến mức chúng ta có thể kiểm soát sức khỏe tinh thần của mình trong bất kỳ căng thẳng nào. Không chỉ là sức khỏe tinh thần của chúng ta, mà còn là hệ miễn dịch của chúng ta. Tất nhiên, điều đó cũng liên quan đến nhau. Một người khỏe mạnh, một người hạnh phúc, không phải là điều liên quan đến nhau sao? Tôi muốn nhấn mạnh điều này, vì khi tôi nghe điều này nhiều năm trước, tôi đã nghĩ rằng điều này không thể nào đúng, nhưng vào năm 2010, khi bạn 51 tuổi, bạn đã tham gia một nghiên cứu tại Trung tâm Y tế Đại học Rand Bound ở Hà Lan, nơi bạn đã được tiêm một loại độc tố vi khuẩn, một chủng E. coli đã chết. Trong các nghiên cứu trước đây với 100 người khỏe mạnh, họ đã phản ứng với mũi tiêm đó bằng một phản ứng giống như cúm, điều mà bạn có thể mong đợi, bạn sẽ bị cúm nếu bạn được tiêm loại đó. Tuy nhiên, khi bạn được tiêm loại độc tố vi khuẩn đó, bạn không có phản ứng miễn dịch tiêu cực nào, ngoài một cơn đau đầu nhẹ. Kết quả xét nghiệm máu của bạn cũng cho thấy sự giải phóng cortisol, adrenaline và hóa chất truyền tin IL-10, một protein chống viêm, tất cả đều giúp bạn chống lại loại vi khuẩn đó. Tuy nhiên, để chứng minh rằng điều này không chỉ là bạn là một siêu nhân, các nhà khoa học đã tập hợp 30 tình nguyện viên nam, 12 người được đưa vào nhóm kiểm soát, có nghĩa là họ chỉ là bình thường, trong khi 18 người được bạn huấn luyện, bạn đã đưa 18 người đó đến Ba Lan trong bốn ngày để huấn luyện họ về thiền, tiếp xúc với lạnh và các kỹ thuật thở của bạn. Khi họ được tiêm loại độc tố vi khuẩn, chủng E. coli đã chết, nhóm được huấn luyện có phản ứng miễn dịch ít hơn đáng kể, hồi phục nhanh hơn, và các phản ứng cơ thể của họ tương tự như của bạn. Đây là một bước đột phá khoa học lớn, và nó cho thấy con người có thể tự nguyện kiểm soát hệ thần kinh tự động và phản ứng miễn dịch của mình, điều mà trước đây được cho là không thể. Và đó là quan điểm. Những người xem điều này bây giờ, đó là bạn.
Và đó là nơi chúng tôi muốn tiếp cận. Bạn có khả năng tuyệt đối để kiểm soát tốt hơn trong chính cơ thể của mình. Và tôi đang làm khoa học, tôi đang theo đuổi khoa học, và tôi nghĩ thật là một điều gây sốc cho cộng đồng khoa học khi không chú ý đến điều này. Tại sao chúng ta không làm vậy? Có phải vì điều đó khó khăn? Không, điều đó không khó. Bây giờ, tôi không biết, có hơn 100 triệu người đang làm điều này. Nhưng trong thế giới khoa học, mà cũng là phần đầu của cuộc trò chuyện này, nó đã bị tham nhũng. Họ nhận tài trợ từ ngành dược phẩm, và điều đó thì cũng tốt, v.v. Tôi không muốn gây rắc rối với họ, nhưng những phương pháp tự nhiên có thể cân bằng kết quả của thuốc mà không có tác dụng phụ, ít nhất nên được xem xét kỹ lưỡng bởi giới tinh hoa khoa học. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng tôi rất rõ ràng về những gì đang diễn ra ở đây, và những gì đã đạt được những kết quả phi thường này bằng cách thực hiện một số kỹ thuật giúp chúng ta giải phóng căng thẳng và chấn thương sâu bên trong cơ thể, và cho phép chúng ta tạo ra phản ứng tốt hơn với căng thẳng. Chúng ta có thể bảo vệ mình khỏi căng thẳng, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể bảo vệ sức khỏe của mình, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể chống lại bệnh tật, vì chúng ta đều biết rằng khi chúng ta bị căng thẳng cao độ, hệ miễn dịch của chúng ta suy giảm, và chúng ta bị ốm. Tôi biết trong cuộc sống của mình, bất cứ khi nào tôi thực sự căng thẳng, đó là lúc duy nhất tôi bị cảm lạnh hoặc bất cứ điều gì như vậy. Có phải đó là cách đơn giản để mô tả những gì đang diễn ra ở đây không? Có. Chúng ta có khả năng bẩm sinh để nâng cao vùng đệm của mình đối với căng thẳng, nhờ đó căng thẳng không thể gây hại. Và có phải một phần của vấn đề với lối sống hiện đại là chúng ta đã chọn thuốc làm câu trả lời quá thường xuyên, và chúng ta cũng đã làm cho cuộc sống của mình ít căng thẳng nhất có thể? Chắc chắn rồi. Chắc chắn rồi. Không có nghi ngờ gì về điều đó, và đó là một con đường bế tắc, và toàn bộ hệ thống chăm sóc sức khỏe đang bị gánh nặng bởi tài chính và tất cả những thứ khác.
Nó sẽ sụp đổ thôi nếu cứ tiếp tục như vậy, nhưng vì đây là một cách kiếm tiền, nên họ sẽ tiếp tục cho đến khi nó sụp đổ. Tôi đã có giáo sư Friedrich ở Magdeburg trên điện thoại nói về điều này, ông ấy nói với tôi, “Wim, nền dân chủ như chúng ta biết đang gặp nguy hiểm, tại sao? Bởi vì con người đang trở nên yếu ớt, và nền dân chủ chỉ được cấu thành từ sức mạnh của con người. Khi chúng ta trở nên yếu đi, và một hệ thống tham nhũng chỉ để kiếm tiền, một nền kinh tế không lành mạnh trên những người bệnh muốn giữ nguyên tình trạng đó, sẽ làm cho con người ngày càng yếu đi, và nền dân chủ sẽ biết đến cái kết của nó, sẽ sụp đổ. Tôi đã nói, “Này, sự yếu kém trong nền dân chủ ở con người, tôi có thể làm cho nó biến mất chỉ trong một tuần.” Một cuộc trò chuyện đơn giản với giáo sư này, và ông ấy đồng ý vì ông ấy đã thấy điều đó. Ông ấy đã thấy điều đó ở con người, ông ấy biết điều đó, ông ấy biết từ những bằng chứng giai thoại, ông ấy biết từ gia đình của mình, đã áp dụng những kỹ thuật điên rồ của Wim Hof, gọi Wim Hof là một thương hiệu. Tôi là một người đơn giản, tôi biết cảm giác không có gì cả, là một người vô danh. Và bây giờ tôi có tên tuổi và danh tiếng, tôi không quan tâm, cũng được thôi. Nếu tôi phải đứng lên, tôi sẽ làm, và tôi sẽ nói, “Vâng, vâng, tôi là Wim Hof, người đàn ông băng giá, và tôi sẽ thay đổi thế giới.” Bằng cách nào? Thông qua việc làm cho bạn tốt hơn những gì bạn nghĩ bạn có thể trở thành. Và điều đó thông qua phương pháp Wim Hof. Và nhịn ăn cũng tốt. Để tự deprive bản thân theo nhiều cách khác nhau, hormatically, đó là tự gây ra, tập thể dục căng thẳng cấp tính. Nhưng hãy làm điều đó một cách có ý thức. Nếu bạn không đến với cult, cult sẽ đến với bạn. Nếu bạn không đến với căng thẳng, căng thẳng sẽ đến với bạn, bởi vì chúng ta được xây dựng để chịu đựng, chúng ta được xây dựng, chúng ta có những khả năng này. Vì vậy, nếu chúng ta tham gia vào cult, bạn sẽ thấy rằng toàn bộ cơ thể của bạn có khả năng xử lý căng thẳng tốt hơn rất nhiều. Và khi bạn biết rằng bạn đang bước vào một sự kiện căng thẳng nào đó, bạn biết, một cách có ý thức để…
Kết nối với bản thân, làm cho cơ thể của bạn từ bên trong trở nên mạnh mẽ đến mức căng thẳng bên ngoài không còn là vấn đề. Có ba yếu tố trong phương pháp Wim Hof. Có ba trụ cột của phương pháp này.
Yếu tố đầu tiên là thở có ý thức. Vậy hãy chắc chắn rằng chúng ta đã đề cập đến điều đó. Nếu tôi muốn có thể thực hiện điều này ở nhà, nếu tôi đang nghe bây giờ và tôi đang trong xe, đang dắt chó đi dạo hoặc bất cứ điều gì, tôi đang trên máy bay, những phần chính để thực hiện kỹ thuật thở đúng cách là gì?
Đúng, hãy làm điều đó một cách an toàn. Vì vậy, đừng bao giờ thực hiện ở nơi mà bạn có thể mất kiểm soát. Được chứ. Bạn biết đấy, khi bạn lái xe và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Khi bạn ở trong bể bơi và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Khi bạn ở bên bờ vực và bạn mất kiểm soát, điều đó không tốt. Bạn biết đấy, bất cứ nơi nào mà sức mạnh vận động của bạn cần phải kiểm soát, đừng làm điều đó ở đó.
Vì vậy, chúng tôi nói một cách nghiêm túc, đây là một bài tập trị liệu, y học mạnh mẽ thông qua việc thở, những mẫu thở cụ thể mà chúng tôi thực hiện. Ví dụ, chúng ta đang ngồi bây giờ, thật an toàn để thực hiện ở đây. Ngay cả khi bạn ngất xỉu bây giờ, thì có thể bạn sẽ ngã xuống đất, ở đây có một tấm thảm mềm. Không có vấn đề gì cả.
Vì vậy, hãy thư giãn. Đây cũng là những khoảnh khắc khi bạn, được rồi, thư giãn, tôi đang quay trở lại với chính mình vì tôi sẽ thở sâu hơn. Tôi sẽ vượt qua sự kiểm soát bình thường của mình, những điều kiện bình thường, những suy nghĩ bình thường. Vậy, được rồi, tôi có ở đây không? Có, tôi có ở đây. Được rồi, bắt đầu nào.
Chúng ta có một cái bụng. Chúng ta có một cái ngực mà những cơ bắp đó kết nối với phổi. Vì vậy, hãy sử dụng bụng của bạn và sử dụng ngực của bạn để hít vào thật đầy đủ. Bạn có thể hít qua miệng, qua mũi tùy theo cảm giác của bạn. Làm thế nào tôi biết nếu tôi đang làm đúng với bụng của mình? Đúng, chỉ cần…
Vì vậy, hai hơi thở vào. Đúng, và vào một thời điểm nhất định, nó trở thành một. Tiếp tục đi. Hít vào hoàn toàn, sâu nhất có thể, và thở ra. Chỉ cần thở ra. Và sau đó hít vào một lần nữa, sâu nhất có thể, và thở ra. Và tất cả vào, và thở ra. Và tất cả vào, thở ra.
Tâm trí của bạn đi theo hơi thở.
Hít vào hoàn toàn, thả lỏng.
Và hít vào hết sức, thả lỏng.
Chúng ta đang thổi ra.
Tiếp tục nào.
Hít vào hoàn toàn, thổi ra CO2, carbon dioxide, có thể khiến bạn hơi chóng mặt.
Không sao cả.
Cơ thể bạn đang được nạp năng lượng.
Nó đang thay đổi.
Hóa học trong máu của bạn đang thay đổi.
Có thể mức pH trong máu của bạn sẽ tăng lên.
Chúng ta làm thêm 10 lần nữa.
Hít vào hoàn toàn, chỉ cần theo hơi thở.
Bất cứ điều gì cảm thấy khác biệt, hãy hít vào nó, thả lỏng.
Và hít vào hết sức, thả lỏng.
Sáng nay lúc năm giờ, tôi đã làm điều này, vì tôi đang chuẩn bị để được giải phóng trong hóa sinh của mình khỏi bất kỳ điều gì không tốt.
Và điều này đang làm sạch hóa sinh, chấn thương, bất cứ điều gì, bất cứ điều gì sâu sắc bên trong đang được làm rõ.
Đúng không?
Thêm năm lần nữa.
Thả lỏng, hít vào hoàn toàn, thả lỏng.
Hít vào hết sức, thả lỏng.
Hít vào hết sức, thả lỏng.
Lần cuối cùng, hít vào hết sức, thả lỏng.
Và dừng lại sau khi thở ra.
Đóng miệng lại, không thở, không cần thiết.
Mức pH của bạn đã tăng cao.
Không cần phải thở.
Điều sẽ xảy ra là điều tôi đã nói trước đó, sau một phút, và không cần phải thở, vì kích thích thở phụ thuộc vào CO2.
CO2 đã được thổi ra.
Bạn đang hack sinh học cơ thể của mình.
Bạn đang đi sâu.
Bạn đang vượt qua tâm trí và cơ thể đã được lập trình.
Bạn đang đi sâu hơn vào mô.
Bây giờ bạn đang bước vào phần sâu nhất của não bộ.
Nó sẽ bắn ra adrenaline, epinephrine.
Trục thượng thận hiện đang được kích hoạt.
Bây giờ từ từ nhưng chắc chắn, năm lần nhiều máu sẽ chảy vào não và tim của bạn.
Bạn cảm thấy bình yên.
Bạn hoàn toàn kiểm soát, nhưng những cơ chế sâu nhất và sâu thẳm nhất của não bộ bạn đang hoạt động ngay bây giờ.
Và vì bạn đang làm điều đó, bạn đang kết nối với những cơ chế đó.
Đó là cách chúng ta học để kiểm soát những cơ chế này.
Và bạn vẫn không thở.
Và thường thì, bạn sẽ chết như, “Bạn đang thở, thở, và bạn cảm thấy bình yên.”
Bạn hoàn toàn kiểm soát được hệ thần kinh phó giao cảm của mình, đó là cấp độ sâu của hệ thần kinh tự động. Và bạn đang kiểm soát ngay bây giờ. Đây là nơi chấn thương bắt đầu được giải phóng. Năm, bốn, ba, hai, một. Bây giờ bạn hít một hơi thật sâu, giữ lại và ấn nó vào đầu bạn. Ấn nó vào đầu, ấn nó vào đầu. Đây là dịch não tủy tiềm thức vào đầu bạn. Nó đang chảy vào và toàn bộ não, 100% hoạt động thần kinh, ba, hai, một. Hãy thả lỏng. Tốt. Nếu chúng ta bước vào vòng tiếp theo, bạn sẽ có thể không thở trong khoảng hai phút, sau đó là hai phút rưỡi, rồi ba phút. Sau khi thở ra, không thể có điều gì khác ngoài việc lấy lại kiểm soát sâu hơn bao giờ hết mà trước đây bạn từng nghĩ là không thể. Và đây là điều mà chúng tôi đã chứng minh. Đây là nơi mà vi khuẩn đột nhiên không có cơ hội. Virus không có cơ hội. Tại sao thế giới lại không biết về điều này? Tại sao thế giới khoa học không nghiên cứu điều này như một sức mạnh điều trị có lợi để chống lại tất cả các bệnh tật mà chúng ta gặp phải? Bởi vì chúng ta không phải được xây dựng với một hệ thống miễn dịch nên có thể chống lại virus, vi khuẩn, viêm nhiễm sao? Có chứ. Nó không bao giờ hoạt động vì điều này sâu hơn cơ thể và tâm trí đã được định hình của chúng ta. Và đây là cách để nắm bắt điều đó. Nó cảm giác thật khác biệt, tôi cảm thấy rất khác trong mọi nghĩa của từ. Khi tôi quay trở lại phòng, mọi thứ cảm thấy rất, nó gần như cảm giác như tôi vừa mới tỉnh dậy, nhưng cũng, tôi cảm thấy hơi, nó rất bình yên. Và tôi rất, khi tôi quay trở lại phòng, tôi cảm thấy rất tập trung. Đây là nghiên cứu cuối cùng tôi thực hiện với 540 người ở Úc. Nó cho thấy rằng phương pháp này so với thiền và chánh niệm hoạt động tốt hơn rất nhiều. Bạn đã học điều này như thế nào? Bạn đã học điều này ở đâu? Bằng trực giác. Bạn nhớ người mẹ đã khiến tôi trở thành một nhà truyền giáo, trở thành một người tìm kiếm. Và sau đó tôi đã tìm thấy nước lạnh. Nước lạnh có tác dụng gì?
Lần đầu tiên bạn bước vào nước lạnh, bạn học cách thở sâu. Và điều đó tạo ra tất cả sự thay đổi vào một thời điểm nhất định. Tôi nhận ra rằng nếu tôi thở sâu hơn, chậm rãi và sâu, chậm rãi và sâu, tôi có thể chịu đựng cái lạnh lâu hơn rất nhiều. Điều đó có nghĩa là nếu chúng ta đi vào việc thở sâu hơn, chúng ta có thể kích hoạt những cơ chế sâu hơn có khả năng làm cho chúng ta mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và điều đó được chuyển hóa thành cuộc sống. Đúng, chuyển hóa thành cuộc sống hàng ngày. Tôi muốn nói về nước lạnh, đó là trụ cột thứ hai của phương pháp Wim Hof. Nhưng trụ cột thứ ba tôi thấy cũng rất thú vị, đó là sức mạnh của tâm trí. Chính xác. Bạn có ý gì với điều này? Sức mạnh của tâm trí? Bạn nói với tôi rằng tôi có thể làm những điều cho tâm trí của mình để làm cho tâm trí của tôi mạnh mẽ và kiên cường hơn? Ồ, đúng vậy. Ồ, đúng vậy. Bạn có ý gì với sức mạnh của tâm trí? Trước tiên, chúng tôi vừa thực hiện một nghiên cứu mới. Nó đang được công bố ngay bây giờ. Họ đã thực hiện với 540 người. Vậy thiền và chánh niệm liên quan đến tâm trí, phải không? Để giảm lo âu, để giảm căng thẳng. Phương pháp này hoạt động tốt hơn so với chánh niệm và thiền, điều này đang được áp dụng trong thế giới doanh nghiệp, nhưng cũng trong ngành công nghiệp sức khỏe tổng thể và cũng được chấp nhận và triển khai trong các hệ thống chăm sóc sức khỏe tâm thần như một phương tiện trị liệu. Vì vậy, điều này hoạt động tốt hơn. Căng thẳng hoặc khả năng phục hồi tăng lên rất nhiều. Trải nghiệm căng thẳng giảm xuống rất nhiều. Và nhận thức nhận thức cũng tăng lên rất nhiều, như bạn vừa nói. Và đây chỉ là một vòng. Hãy tưởng tượng nếu bạn thực hiện bốn vòng, bạn sẽ đi sâu đến mức chưa từng có, bạn sẽ đi và những điều có thể nổi lên, chưa bao giờ bị giấu kín, bạn chưa bao giờ biết đến hoặc không nhận thức được và tất cả. Tất cả điều này đang chặn nhận thức của chúng ta. Và bây giờ khi nó được gỡ bỏ, thì đột nhiên nhận thức của chúng ta trở nên lớn hơn, sáng hơn, đẹp hơn, chảy hơn, tiếp nhận hơn, sắc nét hơn, rõ ràng hơn và tất cả.
Và đó là một phần của một hệ thống mà đột nhiên có khả năng vượt qua sự định hình của chúng ta.
Vì vậy, sự định hình của chúng ta là một sự định hình mà trong đó các cơ chế sâu hơn không thực sự hoạt động,
nhưng chúng ta có thể hoạt động trong xã hội, hệ thống, v.v.
Nhưng không nhất thiết chúng ta kết nối với chiều sâu của chính mình.
Và khi chấn thương xảy ra hoặc cảm xúc bắt đầu không dễ chịu, chúng ta không biết phải làm gì với điều đó.
Bây giờ, sức mạnh của tâm trí rất đơn giản.
Thông qua việc làm này, bạn học cách vượt qua, tạo ra một mối quan hệ giữa tâm trí và cơ thể được định hình khác.
Và đột nhiên mở ra một lãnh thổ mới, một khả năng mới trong não để kết nối.
Và đó là cảm nhận nội tại, cảm nhận nội tại và với điều đó, chúng ta đột nhiên học cách kiểm soát và chỉ huy cơ thể của mình, một phương tiện cho cảm xúc, cảm giác, và bất cứ điều gì chúng ta trải nghiệm, đó là cơ thể của chúng ta.
Nhưng khi nó cảm thấy tồi tệ, chúng ta không biết phải làm gì.
Và bây giờ chúng ta đã tìm ra cách để vượt qua trạng thái định hình đó, và chúng ta đã tìm ra một cách mới trong não và nắm bắt điều đó, điều mà tự nhiên có sẵn để kiểm soát bất cứ điều gì đang sai, để điều chỉnh lại, để cân bằng lại, để thiết lập lại, để làm cho những cảm giác tồi tệ, cảm xúc, bệnh tật, v.v.
Biến nó biến mất theo lệnh của chúng ta.
Đó là sức mạnh của tâm trí, một khả năng tự nhiên của chúng ta, điều này nên được tiết lộ vượt qua cách suy nghĩ của hệ thống và được đưa vào trường trung học hoặc thậm chí khi trẻ còn rất nhỏ, để chúng có thể thể hiện hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe của chính mình.
Có phải là một phần của việc xây dựng sức mạnh của tâm trí trở thành, bước vào trách nhiệm cá nhân và bước ra khỏi vai trò nạn nhân không?
Có, vì vai trò nạn nhân không còn cần thiết nữa.
Trách nhiệm ở nơi mà chúng ta có khả năng phản ứng.
Và đây là những công cụ.
Sau đó, đột nhiên chúng ta cảm thấy mình phải giữ một ý chí trong tay.
Nhưng làm thế nào để bạn huấn luyện ai đó ngừng trở thành nạn nhân trong chính cuộc sống của họ?
Trong một buổi.
Làm thế nào?
Chỉ cần thực hiện việc thở này, và sau đó chúng ta vào bồn tắm nước đá, họ đột nhiên cảm thấy sức mạnh.
Xin lỗi, tôi đang la hét.
Bạn có thể la hét.
Đúng vậy.
Đó là sức mạnh.
Vì vậy, hãy cảm nhận sự im lặng trong bồn tắm đá, vượt qua tất cả căng thẳng đó, và đột nhiên cảm thấy rằng họ đang kiểm soát được nó.
Và họ đột nhiên có thể vượt qua khái niệm về sức mạnh, năng lượng lạnh và nguy hiểm đang đến với họ, không có sự kiểm soát, sự lo âu, đột nhiên họ đã nắm giữ hoàn toàn điều đó.
Và với điều đó, khái niệm mà họ luôn nghĩ là không thể kiểm soát bỗng trở nên dễ dàng như ăn bánh.
Điều đó sau đó trở thành hiệu ứng domino, một chuỗi cảm xúc của việc, “Này, nếu tôi không thể làm điều đó, tôi có thể làm điều này, tôi có thể làm điều kia, tôi có thể làm điều nọ.”
Vì vậy, bạn có thể xây dựng trách nhiệm cá nhân bằng cách kiểm soát cái lạnh.
Ôi, hoàn toàn đúng.
Và chỉ trong một ngày.
Được rồi.
Vậy nên đoán xem, Wim?
Ở trên lầu, tôi có hai bồn tắm đá.
Tôi luôn tệ với cái lạnh, luôn luôn.
Đó là một câu chuyện tôi đã tự kể mình suốt cuộc đời.
Vì vậy, thấy bạn ở đây và thấy rằng tôi tình cờ có hai bồn tắm đá ở trên lầu, chúng ta có thể lên trên đó và vào những bồn tắm đá đó và bạn có thể dạy tôi cách làm chủ cái lạnh để cái lạnh không còn làm chủ tôi nữa.
Đối với tôi trong chuyện này, tôi chỉ là một người anh em khác mẹ trong chuyện này.
Chúng ta như một gia đình.
Gia đình, mọi người có khả năng truyền tải năng lượng của họ.
Điều đó là hợp lý.
Không có gì, nó là thật và bạn sẽ cảm thấy điều đó là thật hôm nay ở đây trong băng.
Chỉ cần đi theo tôi, và rất sớm bạn sẽ nắm quyền kiểm soát chính mình.
Hãy giữ nhịp thở của bạn.
Chúng ta là bạn bè.
Đi nào.
Chúng ta cho thế giới thấy từ bên trong là sức mạnh.
Hãy để cơ thể làm những gì cơ thể có khả năng làm.
Hơi thở dài ra, hơi thở dài ra, dài ra.
Bạn đang làm tốt.
Nhìn vào thời gian.
Bạn không nghĩ rằng điều này lại như vậy.
Bạn đang làm tốt và hãy để cơ thể làm những gì cơ thể có khả năng làm.
Mất khoảng 20 giây nữa để cơ thể bạn thích nghi từ bên trong, điều đó có nghĩa là hệ thống hormone đột nhiên đã tìm ra cách để chống lại tác động.
Điều đó làm cho cơ thể bạn mạnh mẽ.
Điều đó làm cho hệ miễn dịch của bạn hoạt động.
Điều đó khiến cảm xúc của bạn nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
Phần sâu nhất của não bây giờ nằm bên trong, vì bạn đang làm điều đó, nằm trong quyền kiểm soát của bạn.
Đó là việc tái thiết lập sức mạnh tự nhiên của chúng ta.
Đây là điều mà chúng ta sẽ mang đến cho toàn thế giới, vì chúng ta yêu thương con người,
mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe.
Đó là sức mạnh.
Đây là sức mạnh.
Đó là sự im lặng.
Tuyệt vời.
Thật đơn giản ở đây.
Tôi không phải là một phù thủy hay gì đó, hay một nhà ảo thuật.
Cuộc sống là phép màu.
Đúng vậy.
Hãy sống với cuộc sống.
Nhìn vào điều này.
Anh ấy sợ lạnh và cái lạnh không phải của tôi.
Tôi có một cơ thể ấm áp và nó chỉ không phải của tôi.
Nhìn họ bây giờ.
Bạn không thể mua điều này.
Bạn có thể đạt được điều này, hạnh phúc, sức khỏe và sức mạnh.
Bạn có thể đạt được nó.
Bạn chỉ cần đến với cái lạnh và cái lạnh không đến với bạn.
Bạn có làm điều này mỗi ngày không?
Có.
Có.
Tôi yêu điều đó.
Bạn làm điều đó vào thời gian nào trong ngày?
Vào buổi sáng.
Vào buổi sáng.
Bạn ngồi đây bao lâu vào buổi sáng?
Đôi khi tôi ở lại.
Tôi đã có một sinh nhật, khi tôi 60 tuổi, tôi nghĩ tôi sẽ cho thế giới thấy rằng tôi thật sự mạnh mẽ, xin lỗi vì tiếng Pháp, nhưng tôi sẽ ở lại 60 phút trong nước đá.
Tôi phải có những khoảng thời gian vui vẻ.
Và ở tuổi 61, tôi đã ở lại 61 phút.
62, tôi đã ở lại 62 phút.
63, tôi đã ở lại 63 phút.
Và khi tôi 64 tuổi, tôi nghĩ, điều đó thật nhàm chán.
Bây giờ, bạn không cần phải làm điều này nữa.
Bản chất của bạn nằm bên trong.
Và đó là toàn bộ thông điệp.
Và với điều đó, hệ thống miễn dịch được củng cố, hệ thống tim mạch được củng cố,
các vấn đề liên quan đến tim mạch là nguyên nhân số một gây tử vong trong xã hội của chúng ta.
Thông qua điều này, nó đã biến mất.
Đó là cách để giải quyết nó.
Kết nối bạn với chiều sâu của não, phần sâu nhất của não.
Và nếu bạn có thể đi đến phần sâu nhất, thì còn đâu bạn không thể đi?
Vậy nếu tôi làm điều này một lần mỗi ngày, bạn nghĩ tôi sẽ được trang bị tốt hơn để đối phó với căng thẳng công việc và căng thẳng cuộc sống không?
Tất nhiên rồi, và bạn không cần phải ở lâu trong bồn tắm đá, hai, ba phút là đủ.
Và chúng ta đã ở đây được sáu phút.
Nhưng giờ thì không còn cảm thấy lạnh nữa.
Thực ra tôi cảm thấy hơi ấm, thật buồn cười.
Chân tôi cảm thấy ấm, nhưng tôi không biết đó có phải chỉ là do chân tôi có thể đang tê liệt
hay không.
Được rồi, tôi nghĩ giờ là thời điểm thích hợp.
Cố lên, bạn đã làm được.
Cố lên nào.
Thật tuyệt vời.
Cảm ơn bạn rất nhiều.
Thật sự rất thú vị.
20 giây đầu tiên của quá trình đó thật hấp dẫn vì tôi phải đối mặt với rất nhiều
điều.
Tôi phải đối mặt với rất nhiều phản ứng tự nhiên bảo tôi dừng lại, ra ngoài.
Cơ thể tôi đã rơi vào trạng thái hoảng loạn, và thật buồn cười vì khi tôi suy nghĩ về cảm giác
hoảng loạn đó, nó giống như một bức tường, và đó là một bức tường mà tôi phải đưa ra quyết định
đi qua hay lùi lại.
Và tôi nói điều này vì tôi nghĩ trong nhiều cuộc sống của chúng ta, chúng ta bị bao quanh bởi những bức tường này.
Và trong nhiều cuộc sống của chúng ta, thực sự, những bức tường đó như đang khép lại xung quanh chúng ta.
Và điều tôi học được trong 20 giây đầu tiên của quá trình đó là bức tường đó là thứ mà tôi tự tạo ra.
Nó là một sản phẩm của trí tưởng tượng của tôi.
Và khi tôi ngồi đó trong năm, sáu phút, cơ thể tôi gần như nói với tôi, giống như, xin lỗi
tôi đã nói dối.
Tôi đã nói dối bạn.
Có điều gì đó đã nói dối vì sau năm, sáu phút, tôi hoàn toàn ổn.
Nhưng trong 20 giây đầu tiên đó, một tín hiệu hoảng loạn đã vang lên và bảo tôi lùi lại.
Và vì vậy tôi thấy điều đó thật thú vị.
Giống như có điều gì đó về việc phá vỡ một bức tường mà bạn từng thực sự tin là có thật, điều đó làm sáng tỏ tâm trí bạn về những loại niềm tin tự giới hạn khác mà bạn hiện đang bị ràng buộc trong cuộc sống hàng ngày, bạn biết không.
Tôi không thể nói hay hơn.
Những niềm tin tự giới hạn xuất hiện vào một thời điểm nhất định trở thành rào cản, trở thành mẫu hình, trở thành sự định hình. Và sự định hình đó ngăn cản chúng ta vượt qua những điều khi chúng đến với cuộc sống của chúng ta vì chúng quá căng thẳng.
Chúng phản ánh những gì mà chúng ta, thông qua cách nghĩ tự tin, giới hạn của mình, đã tạo ra.
Vậy thì chúng ta thấy nó ở bên ngoài và chúng ta không bước vào trong đó.
Chúng ta không đi qua nó nữa và do đó chúng ta không tìm thấy những điều này trong cuộc sống của mình nữa như là bài học cuộc sống.
Nó không còn ở đó và ở đó chúng ta tự giới hạn bản thân và trở nên hẹp hòi.
Vậy điều chúng ta đã tìm thấy bây giờ thông qua những thực hành này là chúng ta có khả năng điều khiển cơ thể của mình tốt hơn rất nhiều để vượt qua những giới hạn tự đặt ra, tự tách biệt, vì phần lớn thời gian chúng ta được giáo dục, rằng chúng ta phải tuân theo quy tắc, đạo đức, luân lý, v.v.
Vào một thời điểm nhất định, chúng ta đã có một hệ thống niềm tin không nhất thiết phản ánh ai chúng ta thực sự sâu thẳm bên trong. Và đây là nơi mà xã hội này đang phải chịu đựng. Một thời gian dài không có kết nối với mục đích vô hình của chúng ta, cái mà đang ở đó, nhưng chúng ta, nó nằm sau bức tường.
Và đơn giản chỉ cần làm điều này, bạn sẽ thấy bạn có sức mạnh để vượt qua những bức tường này.
Bạn có sức mạnh để trở thành chính xác những gì bạn là và những gì bạn đang có.
Đó là điều mà tiếng gọi đang chỉ ra.
Nó không chỉ ra những gì bạn nghĩ, nó cho bạn thấy bạn là ai và bạn đang là gì.
Và từ đó bạn sẽ thấy rằng những bức tường trong cuộc sống của bạn, bất cứ điều gì vô hình đang rình rập bạn sẽ biến mất.
Có phải một phần lý do tại sao dường như nhiều người trong xã hội hiện nay đang chọn sự không thoải mái?
Bởi vì chúng ta đã đi theo một hướng nào đó như một xã hội, chúng ta đã đi đến sự thoải mái và sau đó bạn có một phong trào đối kháng của những người hiện đang tham gia các cuộc đua siêu marathon và họ đang ngâm mình trong nước lạnh và họ đang làm những điều để đặt bản thân vào sự không thoải mái có chủ đích.
Dường như, đối với tôi, tôi đã quan sát nó như một phong trào đối kháng.
Và đúng vậy, nhưng vấn đề là bây giờ chúng ta đang chỉ ra trong khoa học, với phong cách giáo sư của divaka chủ yếu trong âm nhạc tự động, rằng chúng ta đã tìm thấy một chìa khóa.
Và chìa khóa là khả năng bẩm sinh của chúng ta để điều khiển cơ thể của mình tốt hơn trong cảm xúc.
Bởi vì cuối cùng, không phải là về việc đi vào những cực đoan.
Mà là về việc xử lý cảm xúc của chúng ta và cảm thấy rằng chúng ta đang kiểm soát nó, bất kể điều gì xảy ra.
Và điều đó có thể truyền lại cho con cái chúng ta.
Cách mà chúng ta phản ứng một cách cực đoan như vậy, đó là phản ứng của mô hình lớn lao của chúng ta, khi phải đối mặt với quá nhiều sự thoải mái.
Bây giờ, hãy đi vào điều đó, nhưng đó là phản ứng.
Con người chúng ta thực sự ở đây để học cách kiểm soát, kiểm soát tuyệt đối cảm xúc của mình, điều này liên quan trực tiếp đến mục đích của chúng ta.
Bởi vì từ đầu, hoặc vấn đề, xung đột là xung đột với linh hồn của chúng ta.
Và linh hồn của chúng ta là khi chúng ta nhận ra linh hồn của mình và sức mạnh vô hạn của tâm trí phục vụ chúng ta để tìm ra sự nhận thức về linh hồn đó.
Và điều đó là duy nhất cho mỗi người.
Những điều khác nào là những yếu tố chính trong thói quen hàng ngày của bạn?
Bạn ăn một lần một ngày.
Bạn ăn một lần một ngày?
Đúng.
Được rồi, vậy bạn dậy, bạn có thể kể cho tôi về một ngày hoàn hảo của Wim Hof không?
Vâng, vào buổi sáng tôi thức dậy bên cạnh vợ và con tôi.
Con út của tôi sáu tuổi và thực sự có một đứa nữa sắp ra đời.
Tôi 65 tuổi nhưng này, tôi còn sống, tôi xin lỗi.
Tôi đã tìm được một người phụ nữ trẻ hơn cách đây tám năm rưỡi, chúng tôi rất hạnh phúc bên nhau.
Và cô ấy nói, “Đừng nói về điều đó, tôi xin lỗi.”
Nhưng tôi rất hạnh phúc.
Con trai lớn nhất của tôi 42 tuổi và con út của tôi sắp chào đời rất sớm.
Đó là cuộc sống.
Tôi thức dậy và nhìn những người tôi yêu bên cạnh, vẫn đang ngủ và wow, như những thiên thần.
Bạn thức dậy lúc mấy giờ?
Năm giờ, năm giờ, năm rưỡi, khoảng bốn giờ rưỡi, ở đây.
Sao lại sớm vậy?
Đó là tôi bây giờ.
Đôi khi tôi chỉ ngủ đến chín giờ.
Tôi không thực sự bị ràng buộc.
Nhưng thời gian phục vụ tôi, tôi không phục vụ thời gian.
Vào buổi sáng tôi tập thể dục, một nghi lễ và tôi thích cà phê vào buổi sáng.
Tôi bắt đầu, không đường, chỉ cà phê, một chút sữa, thật tuyệt.
Những bài tập thể dục đó là gì?
Bạn đã thấy tôi thực hiện động tác chia chân.
Tôi muốn lập kỷ lục thế giới, nhân tiện, vào ngày 3 tháng 8 ở Đức, với 4.000 người thực hiện điều này.
Và bạn có sử dụng tạ hoặc gì đó không?
Có, cũng có.
Vâng, tôi sử dụng tạ.
Trước đây, tôi đã tập chống đẩy, nó giống như tập tạ, là trọng lượng của chính bạn.
Vì vậy, bạn có thể làm điều đó, hoặc tập tạ.
Và tôi có một thanh tạ mà thường thì bạn phải đặt tạ lên và làm như vậy.
Nó nặng khoảng 10kg, tôi làm thành vòng tròn, giống như một cái gậy.
Nếu bạn làm điều đó 500 lần, bạn thực sự đi sâu vào.
Bạn đi đến cơn đau của mình.
Nếu tôi tập thể dục, tôi làm đến ngưỡng đau.
Và sau đó tôi vượt qua cơn đau.
Rồi thì mọi thứ ổn.
Đó là nhận thức về cơ thể.
Tôi muốn biết, cảm nhận, cảm thấy rằng tôi đang sống.
Không phải chỉ biết, mà là cảm thấy rằng tôi đang sống.
Bữa ăn đầu tiên trong ngày là khi nào?
Sau.
Sau trong ngày.
Vậy không có bữa sáng?
Không, không, không có bữa sáng.
Không có bữa trưa.
Tại sao không có bữa trưa?
Bởi vì tôi cảm thấy no.
Tôi cảm thấy quá nhiều.
Đây cũng là một phần của việc rèn luyện.
Tôi cũng có thể thưởng thức một bữa sáng rất ngon.
Bữa sáng rất ngon.
Rất ngon.
Bạn biết đấy, với biển cả và ngồi đó, thư giãn, wow, một vài quả trứng, một chút này, một chút kia.
Cà phê ngon.
Bạn khỏe không, đọc báo, nhìn vào điện thoại.
Đó là tận hưởng cuộc sống.
Tôi có thể làm điều đó.
Nhưng tôi thực sự thích cảm giác rằng tôi đang nhịn ăn một chút bên trong, rằng tôi đang chống lại như cái lạnh.
Nếu bạn đi vào cái lạnh, thì cái lạnh sẽ không đến với bạn.
Khi cơn thèm ăn đến, tôi chỉ hoãn lại.
Vậy bạn đang thực hiện một loại nhịn ăn gián đoạn bây giờ, như họ gọi phải không?
Đúng vậy, nhưng tôi đã làm điều này từ khi còn nhỏ.
Một lần nữa, trực giác?
Đúng, trực giác.
Đó chỉ là cảm giác của bạn.
Vâng.
Bởi vì câu chuyện bên ngoài là bạn phải có ba bữa ăn một ngày, có thể bốn bữa ăn một ngày.
Bạn phải có bữa sáng, bữa trưa, bữa tối.
Không, không, không.
Đúng vậy, đó chỉ là điều được tạo ra.
Nó được tạo ra.
Bạn nên cảm thấy như bất kỳ loài động vật nào trên thế giới không ăn khi nó không cần ăn.
Bởi vì nó không suy nghĩ.
Nó chỉ ăn khi nó cảm thấy và khi nó cảm thấy rằng nó cần ăn, mắt nó trở nên to hơn, trở nên cảnh giác hơn, adrenaline bắt đầu chạy, chúng trở nên sắc bén hơn, sau đó tất cả các hệ thống đều hoạt động.
Đó là cách mà nó tự động tập thể dục cho toàn bộ cơ thể của nó.
Đó là cách tôi sống cuộc sống của mình và tôi luôn nghĩ rằng mình có chút kỳ lạ, nhưng bây giờ là 1 giờ chiều.
Hôm nay tôi chưa ăn gì cả.
Đôi khi tôi bắt đầu muộn hơn trong ngày.
Ý tôi là, hôm qua trong tuần này, tôi đã ăn vào lúc 5 giờ chiều, 6 giờ chiều.
Tôi nghĩ hôm qua là 7 giờ chiều, bữa ăn đầu tiên của tôi, và tôi vẫn ổn.
Tôi không biết điều gì…
Ừ.
Bạn biết đấy, nhưng tôi…
Ừ.
Bạn tận hưởng cuộc sống.
Bạn tận hưởng năng lượng.
Tôi tập trung tốt hơn.
Tôi có những cuộc trò chuyện tốt hơn.
Ừ.
Ừ.
Tất cả những điều đó.
Nếu bạn nhịn ăn một chút, bạn sẽ trở nên sắc bén hơn và đó là một cảm giác dễ chịu.
Ngày xưa, nếu bạn có một ý tưởng kinh doanh, thật sự rất khó để bắt đầu.
Nhưng bây giờ, trong thời đại Shopify, thì lại cực kỳ dễ dàng.
Như nhiều bạn đã biết, Shopify là nhà tài trợ cho podcast này.
Nếu bạn chưa biết Shopify, đó là một nền tảng web cực kỳ đơn giản cho bất kỳ ai có ý tưởng muốn giao dịch trên quy mô toàn cầu.
Vì vậy, những thứ như thẻ trò chuyện mà chúng tôi bán, chúng tôi đã bán bằng cách sử dụng Shopify và chỉ mất vài cú nhấp chuột để bắt đầu.
Vậy tại sao chúng tôi chọn Shopify?
Vì nhiều lý do, nhưng tôi nghĩ một trong những lý do lớn mà ít người đánh giá cao là hệ thống thanh toán của họ chuyển đổi tốt hơn 36% so với các nền tảng khác.
Và đây là điều tôi sẽ làm để loại bỏ chi phí cho bạn.
Nếu bạn truy cập Shopify.com/Bartlet, bạn sẽ có thể thử Shopify với giá 1 đô la một tháng.
Tôi đã thấy Shopify hoàn toàn thay đổi cuộc sống của mọi người.
Và đối với nhiều bạn, tôi nghĩ nó có thể thay đổi cuộc sống của bạn.
Tại BC, thời tiết khắc nghiệt và cháy rừng là một thực tế và chúng đang đe dọa những nơi chúng ta yêu thích.
Chính phủ BC đang làm việc với các chuyên gia về cháy rừng, cộng đồng và các đối tác bản địa, thực hiện các hành động để giúp giảm thiểu rủi ro.
Bạn có thể chuẩn bị cho cháy rừng như thế nào?
Hãy thực hiện các bước để bảo vệ ngôi nhà và cộng đồng của bạn.
Lập một kế hoạch an toàn và kiểm tra các lệnh cấm và cảnh báo địa phương.
Tìm hiểu thêm tại wildfireready.gov.bc.ca, một thông điệp từ chính phủ British Columbia.
Khi bạn nhìn vào xã hội của chúng ta và những câu chuyện mà chúng ta đã tự kể về cách chúng ta nên sống, có điều gì khác thực sự cơ bản mà bạn nghĩ mọi người nên đặt câu hỏi không?
Bạn đã nói với tôi về hơi thở, bạn đã nói với tôi về sự khó chịu, hơi thở là một trong số đó.
Bạn cũng đã nói với tôi về việc nhịn ăn.
Có điều gì khác mà, bạn biết đấy, dù là mối quan hệ hay công việc hay mục đích của chúng ta, mà theo ý kiến của bạn chỉ là một lời nói dối không?
Ôi, có chứ.
Năng lượng của chúng ta đang bị rút cạn.
Nó giống như việc bị đánh cắp và chúng ta nên có tất cả năng lượng để mang lại hạnh phúc, sức mạnh và sức khỏe cho con cái của chúng ta và cảm thấy rực rỡ, sáng chói trong cuộc sống.
Nhưng chúng ta không có vì chúng ta phải làm cái này, làm cái kia, gánh chịu căng thẳng và suy nghĩ về cái này, suy nghĩ về cái kia.
Ai đã làm điều này?
Bất kỳ ai đã làm điều này đang tạo ra một mô hình lớn, lấy đi cơ thể năng lượng của chúng ta và với nó là cảm xúc của chúng ta và với nó là sức sống của chúng ta và đó là điều đó.
Triết lý thực sự phục vụ cho mô hình đó, nơi một người trở nên hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh và có khả năng truyền lại điều đó.
Bạn chỉ tốt khi bạn có thể hạnh phúc, mạnh mẽ, khỏe mạnh bên trong và sau đó truyền đạt, tỏa sáng điều đó cho người khác.
Đó là điều bạn cần làm, vượt qua cái tôi của bạn và chúng ta không sống như vậy.
Chúng ta chỉ tồn tại trong xã hội này.
Chúng ta sống trong một thế giới cạnh tranh.
Chúng ta có đủ loại quy tắc trong cái vỏ này, nhưng liệu chúng ta có thực sự cảm thấy rực rỡ không?
Và phần tốt nhất của chính mình, chúng ta có thể trao tình yêu với niềm tin đầy đủ rằng điều đó là tốt và cho người khác không?
Chúng ta có ở đó không?
Tôi không nghĩ vậy.
Và đó là điều mà chúng ta sẽ mang đến.
Khi bạn nói bạn cần sống với mục đích của mình, làm thế nào tôi biết được mục đích của mình là gì?
Tôi có phải đi tìm nó ở đâu đó không?
Bạn biết không? Chỉ cần hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
Nghỉ ngơi là vô nghĩa.
Chỉ cần hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh và mục đích sẽ theo sau.
Vâng.
Đó là mục đích.
Đặc điểm của mục đích không phải là xung đột với linh hồn của bạn.
Hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
Và sau đó bạn trở nên hạnh phúc, mạnh mẽ và khỏe mạnh.
Bạn không cần phải làm việc quá nhiều cho điều đó. Một vài bài tập là đủ. Nếu tôi thực hiện bài tập của mình, và tôi không dành cả ngày để tập luyện, chỉ khoảng 10 phút, 15 phút, nhưng tôi đã sẵn sàng. Sáng nay, vì sau đó tôi có một bài phát biểu chính, và tôi phải đến hãng thu âm. Tôi phải gặp một người đang được chính phủ quản lý, trường trung học ở Anh. Tôi phải gặp họ và một số điều khác. Tôi nghĩ, được rồi, hôm nay tôi phải sẵn sàng. Vậy nên, những gì tôi đang làm là hít thở thật sâu vào buổi sáng, trên giường, và thanh lọc bản thân mình một cách sâu sắc đến nỗi tôi sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đến. Và theo cách đó, tôi sẽ phục vụ một cách tuyệt đối, và đặc biệt là khi ở bên bạn, điều đó thật vui vẻ, một niềm vui lớn. Chúng ta đang phục vụ một mục đích ngay tại đây, không thể nhầm lẫn, thẳng thắn. Chúng ta có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời tiếp theo, và khách mời cuối cùng của tôi đã để lại một câu hỏi cho bạn nằm trong cuốn nhật ký của một CEO. Câu hỏi được để lại cho bạn là, điều gì bạn có thể làm vào tuần tới để chứng minh với bạn bè hoặc gia đình rằng họ quan trọng với bạn hơn công việc của bạn? Ồ, công việc như công việc, từ 9 đến 5 là công việc, vì công việc của tôi là cuộc sống của tôi. Công việc của tôi là sứ mệnh của tôi. Và cuối cùng, đó không phải là công việc. Tôi cảm thấy có tất cả sức mạnh để làm điều đó. Vì vậy, tuần tới, hơn cả công việc của tôi, để tiếp tục những gì tôi đang làm ngay tại đây, ngay bây giờ. Bạn có tin vào sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống không? Mọi người nói về sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Bạn phải… Vâng, vợ tôi đang nói về điều đó, nhưng tôi không cảm thấy như vậy. Tôi cảm thấy tôi bận rộn với sứ mệnh của mình và với cuộc sống hàng ngày cùng một lúc. Không có công việc. Tôi không có giờ làm từ 9 đến 5. Tôi nghĩ bạn cũng không có giờ làm từ 9 đến 5. Chúng ta tạo ra thực tại của riêng mình. Tôi nghĩ sức mạnh của chúng ta mạnh mẽ hơn những gì họ khiến chúng ta nghĩ, bởi vì chúng ta có một sức mạnh mạnh mẽ hơn những gì do con người tạo ra đến với chúng ta. Chúng ta mạnh mẽ hơn, và đó là lý do tại sao chúng ta đi và không làm việc, bạn biết không?
Vâng, chúng tôi làm việc với trò chơi, làm việc với xã hội, làm việc với tất cả mọi thứ, nhưng này, không phải là từ chín đến năm, và chúng tôi phải tuân theo và cái này cái kia. Chúng tôi không làm như vậy. Tại sao? Bạn có một sức mạnh có thể không thể giải thích, một sức mạnh di truyền trong bạn đã tạo nên bạn thành con người mà bạn đang là bây giờ. Bạn có một trách nhiệm lớn, nhưng cũng có khả năng lớn để phản ứng, và điều đó thì hơn cả chín đến năm. Người đó, đây là câu hỏi cuối cùng của tôi hôm nay, người đó đang làm việc từ chín đến năm và họ đang vật lộn và bị mắc kẹt và họ đã bị điều kiện hóa bởi trường học, đại học, mong muốn của cha mẹ họ, cha mẹ họ cũng đã bị điều kiện hóa theo cách đó, bạn sẽ nói gì với những người đó như một thông điệp kết thúc cho họ? Ồ vâng, các bạn, chỉ cần làm những gì Stephen vừa chỉ cho. Bạn nghĩ rằng bạn không thể, “Tôi không thể làm những gì Iceman đang làm hoặc những gì Stephen đang làm, và tôi không thể, này bạn, bạn cũng có thể làm được.” Điều quý giá nhất, tài sản lớn nhất mà bạn có thể nắm giữ là hạnh phúc của bạn, sức mạnh của bạn và sức khỏe của bạn, và bạn có thể có được điều đó mỗi ngày, bất kỳ ai. Đó là bạn. Đó chính là bạn. Đó là tình yêu. Nó mạnh mẽ. Wim, cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn. Bạn đã là một huyền thoại, một biểu tượng và là nguồn cảm hứng cho tôi, cho bạn đời của tôi, Melanie, và cho rất nhiều người. Ý tôi là, tất cả những người này được viết ở bìa trước của cuốn sách, tôi thực sự nghĩ rằng từng người trong số họ tôi đã ngồi ở đây cùng, từ Joe, đến Ben, đến Bear, đến Russell, tất cả họ. Russell cũng vậy. Ồ, Fern, tôi cũng đã ngồi với cô ấy, và Gable, và James Nesta. Tất cả bảy người trong cuốn sách của bạn, tôi đã được biết, và nhiều người trong số họ đã đề cập đến tác động sâu sắc mà công việc của bạn đã có, và trước khi chúng tôi ngồi xuống hôm nay, tôi đã xem qua rất nhiều video của những người mô tả cách bạn đã thay đổi cuộc sống của họ theo một cách thực sự, thực sự sâu sắc. Bạn đã làm công việc của mình. Đó là công việc của bạn. Bạn nghiên cứu. Bạn nghiên cứu những người đến, vì tuần tới hoặc ngày mai, tôi không biết khi nào, sẽ có những người mới.
Hãy vào đây và bạn lại học tiếp.
Vâng, thật tuyệt vời.
Cảm ơn bạn vì tất cả những gì bạn đang làm, vì bạn đang cung cấp một câu chuyện phản biện và một giải pháp phản biện trong một thế giới mà cảm giác như chỉ có một, và giải pháp hiện tại đang thất bại với rất nhiều người, vì vậy cảm ơn bạn vì điều đó, Wim.
Chúng ta phải thay đổi câu chuyện, và chúng ta sẽ làm, vì chúng ta muốn làm cho mọi người hạnh phúc, mạnh mẽ, khỏe mạnh và độc lập với tất cả những gì đang diễn ra.
Chúng ta cần phải thiết lập lại mọi thứ.
Chúng ta ở đây.
Chúng ta ở đây.
Cảm ơn bạn.
Tôi sẽ tiết lộ cho bạn một bí mật nhỏ.
Có gì trong Cốc Nhật ký của một Giám đốc điều hành?
Cái cốc này đặt trước mặt tôi khi tôi phỏng vấn những người này, đôi khi kéo dài ba giờ, và đôi khi ba người một ngày, và câu trả lời là đây, một mẹo hoàn hảo.
Tôi đã đầu tư vào công ty trên Dragonstone, và kể từ đó, họ đã từ một ý tưởng trở thành đồ uống năng lượng phát triển nhanh nhất ở Vương quốc Anh.
Đó là một loại đồ uống năng lượng matcher, và nó cực kỳ ngon, nhưng đó không phải là lý do tôi chọn uống nó trong podcast này.
Lý do tôi chọn uống nó là vì nó mang lại cho tôi cái mà tôi gọi là năng lượng suốt cả ngày.
Tôi không còn cảm thấy mệt mỏi như trước đây với những loại đồ uống năng lượng khác.
Nếu bạn đang ở giữa một cuộc trò chuyện, hoặc bạn đang ở giữa một bài phát biểu trên sân khấu, hoặc trong phòng họp, điều cuối cùng bạn muốn là bị tụt năng lượng.
Bạn không muốn cảm thấy hồi hộp, và bạn cần sự tập trung, và đó là lý do tại sao họ hiện đang tài trợ cho podcast này.
Nó không chỉ ngon, mà còn mang lại cho tôi một lợi thế cạnh tranh đáng kể.
Nếu bạn chưa thử, hãy xuống một cửa hàng Tesco, đến một cửa hàng Waitrose, hoặc lên mạng, và sử dụng mã DIARY10 khi thanh toán, bạn sẽ được giảm 10%.
Và nếu bạn thử, hãy cho tôi biết bạn cảm thấy thế nào.
Tạm biệt.
這些都是我們在關係中需要的非常寶貴的課題。那麼第一課是:我愛這本書,暢銷作家,現代愛情哲學家的書,他的目標是幫助你過上更好、更有意義的生活。
一般人每天有七萬個想法。問題是我們不知道如何利用它們。例如,我們傾向於相信我們會找到那個對的人,但這種信念卻導致了更多的憤怒和失望,因為我們並不自由地去愛任何一個人。
更糟的是,我們被那些回響著我們童年的愛情故事所吸引。這是一個困擾許多人的問題,因為我們的過去並不一定幸福。我們對愛情感到困惑。
人們所說的最浪漫的句子是:“我遇見了這個人,我們甚至不需要言語交流,我們只是感覺彼此的心思相同。”然而,這會導致一場災難性的鬧情緒。他們會說,是不是有什麼不對的地方,當然有,但你卻不會告訴他們。原因是你是個浪漫的人,你認為你的伴侶應該有超常的能力去洞察你受傷的靈魂,了解讓你難過的原因,但他們當然無法做到,因為他們只是人類。
那麼,你認為一對擁有真正成功關係的兩個人的核心習慣是什麼呢?我們需要的是,讓我們談談性。天哪,這會引發問題嗎?根據統計,26%的人在戀愛關係中的性生活每年不到10次。
那麼,問題是我們錯在哪裡?其中一個主要的答案是,雙方都不知道的事就是:叮叮,這通常是一個問題的信號。
艾倫,你寫過很多內容,涵蓋了許多不同的主題。但你所追求的總體使命是什麼?我試著幾乎系統性地研究導致不快樂的各種原因,這些原因是由我們所生活的世界造成的。顯然,我們所生活的世界解決了許多問題,但它也在許多方面產生了一系列以前人類尚未面對的艱難挑戰。我希望從個人和代他人思考這些問題,以及我們如何應對它們。
一般人每天有七萬個想法。對,這些想法並不宏偉,僅僅是一些零碎的片段,七萬個這樣的想法每一天都會經過我們的意識,而問題是我們不知道如何處理它們或利用它們,這也是我們最終擁有如此繁忙和困擾的心智的原因之一。
我們沒有退後一步,去問自己,這一天結束時的一些問題,這些問題可以讓我們平靜下來,比如:“我對誰生氣?”“我對什麼感到興奮?”“今天到底發生了什麼?”我們讓經歷過去,當然,那些未經消化的經歷有一種討厭的習慣,就是在尾聲來刺痛我們。
我認為很多心理問題本質上是未經處理的情感的產物。比如,抑鬱症往往就是未被理解的悲傷,焦慮或易怒則是對自身原因不知情的擔心。因此,我們特別需要的,尤其在現代世界中,是有機會去了解我們自己的心智。這是一件奇怪的事。我們應該知道自己的心智,但顯然我們的方式並不是優先注意到自己的全面認知。
我們是外向的生物,是以行動為重的生物,這一點無疑是有好處的,並帶來許多優勢,但由於我們現在的生活方式更為久坐,生活要求我們不僅要活躍,還要感到充實。這些生活要求我們有內省的時期,這是日常常常無法允許的。因此,我總是試著讓自己和建議他人,知道在晚上花一些時間:坐在一個昏暗的房間裡,問自己:“有什麼情緒要出現?”“我內心真的發生了什麼?”因為可能需要一些時間才能意識到你究竟因為什麼而感到不安,因為我們對自己並不明確。正如我所說,許多我們所稱的心理紊亂或心理疾病,實際上是未被釋放的情感。
未被認可的情感有一種討厭的習慣,它們喚起我們的良心,要求被聆聽。它們可能想告訴我們的脊椎,想告訴我們的胃。再次強調一個有用的練習,同樣是為了不被如此多的心理身心障礙所困擾,就是問問身體它想告訴你什麼,以免它需要以更戲劇性的形式告訴你,最終表現為疾病。所以,如果你躺下,直截了當地告訴自己:如果我的背可以說話,它想告訴我什麼?如果我的肩膀能發聲,它們想說什麼?如果我的胃能表達,它可能想表達什麼?
這個思維方式能否應用於焦慮等情況?當然可以。例如,如果你考慮失眠的問題,你在凌晨三點醒來。我喜歡這樣看待它:失眠,就像是對於那些你在白天小心翼翼不讓自己出現的想法所施加的報復。你在白天非常小心地安排,不想讓這些想法出現,因為你的情感良知要求被聆聽。如果你在下午三點沒有聽到它們,那麼凌晨三點你就會聽到它們。因此,讓自己充分睡眠的最好方式之一,就是在進入睡眠之前,與自己進行更深入的對話,因為這會讓你獲得深度的休息。
如我所說,我們有這種情感良知,這要求我們重要的事物有機會被聽見。而且,我們不要忘記,我的意思是,這就是整個創傷理論。你知道,心理治療師在過去20、30年中非常有用地告訴我們,過去的事件,尤其是在我們的早期童年,那些我們未能充分理解的事件,一個三四五六歲的孩子能理解多少呢?未能理解的事件,並不意味著它們沒有被記錄下來,事實上它們記錄得更加深刻,但卻沒有機會被處理。
我在想,我的一個朋友最近失去了父母,他五十多歲,受過良好教育,有資源,有朋友和配偶等等。他告訴我,他因為失去而陷入抑鬱,無法起床,完全對他的損失感到震驚。我在想,某種程度上,他是幸運的,因為他擁有這些成年人的資源。想象一下,一個五歲的孩子經歷喪失,他們沒有可以進行這種對話的朋友,沒有可以重讀的書,沒有處理的能力,對時間的理解也很有限等等。
那些無法表達的情感在我們心中安頓,使我們的系統失去運作。我認為,我們需要在自己身上做的很多工作,就是處理那些未能被正確理解的痛苦,這並不是因為任何人邪惡,而是因為我們缺乏處理它的資源。
當你講的時候,你讓我思考了幸福的概念,這是否對我們的物種來說是一種自然的追求,還是我們決定專注於的更新、更現代的事物?我們在追求這種事物時是否在給自己帶來巨大的痛苦?也許我們的祖先從未想到過這一切。我們常常思考自我實現,而他們可能更多地關心生存和繁衍。
看看這些事情,這些都是現代時代的悖論。現代時代明顯為我們帶來了巨大優勢,但也帶來了一些特定的複雜性,我認為我們應該明白其中之一就是宗教的消失。我們仍然是世界上許多地方的第一代人,試圖在沒有宗教支持的情況下過上好生活。想想我們的宗教結構、時間和人類在時間中的經驗,作為一個宗教信徒,你會立刻感到,當下的時刻並不如之前的幾百、幾千、幾百萬年歷史那麼重要,當下的時刻在時間中只是微不足道的一瞬,而你是更大敘事的一部分,這會立即讓你在規模上感到渺小。如今,我們都想要變得更大,希望給人留下深刻的印象,但可以說,這是一條通往心理疾病的快速路徑,因為優雅地接受你在宇宙中渺小的位置是通往平靜與和諧的入口。
當人們說,比如,我走進這家酒店,你知道,那個人讓我感到渺小,那是一種被讓人感到渺小的壞方式,但也有一種良好的方式讓人感到渺小:拿起一本古老的文本,閱讀三千年前某個外國人寫的字句,這會讓你感到渺小;走進沙漠,感受那些岩石的年齡,沙子中記錄的時間,這會讓你明白自己的位置;和一種對你的地位、重要感、成就的自我敘事毫不在意的動物相處,這些驅動現代人發瘋的事情在古老的宗教領域中並不存在。
如我所說,宗教告訴我們,你是更大故事的一部分。許多信仰告訴我們,生活和你個人都是不完美的。比如,想想天主教及其原罪的概念,與原罪相關的確有很多壞事,我對許多方面並不特別喜歡,但讓我們看看好的那一面,對吧?天主教告訴我們每個人都是破碎的,每個人都有缺陷,這是一個相當有用的起點,因為如果你認為好吧,我有點破碎,但其他人也是,那麼我們都在盡力而為。這是通往脆弱和友誼的入口,讓你願意降低預期,與他人建立聯繫。
很多時候,成功的人發現很難交朋友。為什麼?因為他們將成功與無懼連結在一起,而他們越成功,越難以承認作为人的真相,那就是我們偶爾都是無助的孩子,至少是受到驚嚇的無助孩子,與此時保持聯繫變得更加困難,更不用說承認這一點於他人。因此,宗教靈活地減少了我們的期望和自我認知。我們不過是有缺陷的人類,完美的世界並不存在於比佛利山莊,不存在於新加坡或悉尼的繁華地區,它存在於另一個世界。換句話說,人類的領域本質上是不完美的,這是個不錯的起點。
就算你去約會,想象一下兩個可能的約會對象,第一個告訴你:“是的,我有點完美,我力求達到完全的完美。”我會想,哇,太好了,但與另一個人相比會稍微讓人害怕,後者則說:“我有點有缺陷,但我正在努力管理我的缺陷,我有興趣了解我的缺陷並與之合作。”瞬間你會想到,與這樣的人相處生活可能會更輕鬆。追求完美的事情讓日常生活變得極為困難,而宗教在這方面稍微地解決了一些問題。
他們能夠讓我們在自己眼中變得渺小,同時在你知道的,某種神聖存在的眼中抬高我們。而且這幫助我們與自己建立了更輕鬆的關係,觀念也是,你無法使這一生完美。你知道,生活在另一個領域才會變得完美。我們會在別的地方建立耶路撒冷,而不是在這個世界,在下個世界。再一次,這讓我們放下了壓力。我們現代人,我們這些現代人認為當下的時刻是至關重要的,現在是重要的,發生的一切都是至高無上的重要。記住一百年前或一千年前的事情並不重要,現在唯一的時間標準是你是可以被完善的,對嗎?所以如果你有什麼不對勁的地方,你是在和一個完美的理想對抗,這非常非常困難。
而且你注定要快樂,如你所提及的,每個人的真正目標是幸福,而不是實現某個宏大計畫,不是為他人而活,而是為自己的幸福。而且這是一個美好的理念,但老天啊,這確實帶來了許多問題。天啊,想想埃米爾·杜爾凱姆,在20世紀初的法國社會學家寫的這本書,對比古代社會和現代社會之間的差異。他指出了古代社會和現代社會之間的一個令人不安的差異,前者是以宗教為主的前工業農業村莊社會,而後者是以現代城市、技術驅動、成功導向的個人主義社會,這就是自殺率。他在1900年出版的自殺著作中意識到,儘管現代社會有其優勢,卻導致他們的一部分成員,通常是最有抱負的成員自殺。為什麼會這樣,這成為了現代社會學的誕生,這是一項對現代時代對靈魂的影響的重大探究,我對此深感著迷,我無法放下這個問題,因為這是什麼悖論?在豐富中遭受痛苦,進步中的倒退,這令我著迷。
我曾與「反對悲慘生活」的首席執行官西蒙·甘寧交談,他與我分享了一些關於自殺的統計數據。他說,在英國,平均每90分鐘就會有一人自殺,76%的自殺者為男性,每一個死亡事件背後有25次自殺未遂。45歲以下男性的主要死亡原因是自殺,15至49歲人群的主要死亡原因也是自殺。19至35歲的年齡段報告危機的比例是其他組別的兩倍,而16至24歲的年齡段是歷史上自殺傾向增長最快的群體。最近,圍繞年輕女性和自殺傾向的對話也興起,這是一個不幸的逐漸增長的趨勢,年輕女性現在也在經歷自殺的傾向。
而且人們並不僅僅在事情不好的時候自殺,人們在事情不好且他們認為是自己的錯誤時也會自殺,這是一個微妙的點。他們無法將所感受到的麻煩與強烈的責任感區分開來,而這同時也帶來了羞愧感,這是怎麼回事?你看,當我說我們生活在一個個人主義的世界時,這究竟意味著什麼?我們生活在一個人們感覺自己操控自己敘事的世界,發生在他們身上的事非常緊密地反映了他們是誰以及他們做了什麼。而這並不總是如此。你看,在漫長的歷史時期,人們未必被緊密地捆綁在他們生活的可觀察結果上。這在金錢方面發生過。例如,在古英語中,貧窮的人被稱為「不幸的人」。不幸這個詞讓我們拆解一下。那裡有一個「 fortuna 」的字。如果翻譯成拉丁文,這是命運女神,而羅馬人經常向命運女神獻祭,以表達他們的祈求。你知道,請你幫我,這不是我的錯,是外部因素。如今,這聽起來完全奇怪。在世界上最個人主義的國家,美國,貧窮的人被稱為「失敗者」。所以我們從「不幸者」變成了「失敗者」,這是四百年的軌跡。在這段時間裡發生的故事就是,誰對人們的命運負責。
而如今,你知道,如果我告訴你,事情對我並不順利,我剛被解僱,我的書也賣得不好,但這不是我的錯,我只是遇到了一些厄運,你這個非常好的人,然而,現代你心裡會想:嗯,你肯定做錯了什麼,對吧?你會想,肯定是你有什麼問題,因為我們就是這樣思考的。我們不讓人們有幸運的好處,對吧?同樣,如果你告訴我,哦,你知道,我的播客表現得非常好,現在有八千萬,這就是我目前的情況。而你對我說,哦,只是運氣好。我會覺得哦,史蒂文真是謙虛,但是,這不是真的,他一定做過什麼。我們相信人們會行動,這些行動會導致結果或失敗。而這就是為什麼人們會自殺,因為在極端情況下,人們認為除了自己之外,沒有其他的因素可以解釋他們所經歷的事情。當然,現實要複雜得多。我不是說這是事實,但這是被感知的真相。你知道,我們生活在一個以能力為主的世界裡,對吧?那個詞,能力制度,現在是每個人口中的話題。如果你看看美國以及全世界的各種政客,所有人都希望建立一個能力制度的世界。有些人認為我們已經做到這一點了。
這個字的意思是什麼?我不知道。精英主義是指精英社會的概念,即人們的結果取決於他們的才華,而不是取決於他們的父母是誰。社會中的某些腐敗階級或某些影響力人士,因此,你知道,左翼政治家和右翼政治家都說我們想要創造一個精英社會,在這裡,你的孩子能進入他們應得的地方。如果你努力工作,你可以到達那裡,並且,在那裡每個人都有成功的機會,你知道,這樣的言辭。這是現代的言辭。聽起來很棒,在很多方面這是一種巨大進步,但再次強調,讓我們關注這種信念的心理代價,因為如果你真的相信,在一個那些到達頂尖的人應該到達頂尖的世界,這意味著你也在假設一個在底層的人應該待在底層的世界,換句話說,一種精英主義的世界觀,將成功和失敗從偶然變成了必然的命運,這也就是為什麼贏家可能變得相當冷漠,因為他們會想,「我都是自己努力爭取來的,你知道,不需要感謝任何人,可能也不需要繳納很多稅,為什麼要繳稅呢,這很好。」而同樣的,底層的人則受到壓迫,因此,我們創建了這個非常複雜的意識形態,在這裡生活有一個隱藏的代價,這種情況在幾代人之內就發生了,對嗎?因為我甚至想到了我的母親,她來自,我知道那是一個不同的國家,還有不同的傳統,但即使在我母親的世代,在她成長的非洲,如果他們想要好的運氣,他們會帶著他們的羊和動物,去找當地的巫醫,基本上進行獻祭,他們顯然會祈禱,但他們堅信他們的結果是由某種宗教神明所決定的。即使她搬到英國並在這裡創業,我覺得她也逐漸遠離那種思維方式,因為你幾乎可以說這像是個人責任的詛咒,或者至少是個人責任的陷阱,現在她真的認為她的結果與她的努力工作相關聯。這讓我想到了我從未考慮過的事,那就是這對我們的心理層面可能是有害的,當然,因為我們都知道其良好的方面,當然有。所以,我實際上指的是一件比較少被談論的事情,因為我們知道其積極的一面,當然,人們負責任的世界可以是好的,但在什麼時候它會碾壓人的精神呢?談到你的母親,從一個農業社會或鄉村社會轉向城市現代個人主義社會。在世界的許多地方,在舊世界或前現代的世界中,當人們第一次見面時,他們會問,「你來自哪裡?」以及其他問題,「你的祖先是誰?你的父親是誰?你的母親是誰?」那是人們的身份。如今,當然,你知道,任何人第一次碰到別人時,最常問的第一個問題是什麼?你做什麼的?根據你如何回答這個問題,人們要麼非常高興見到你,要麼會輕輕地把你擱置在一旁,讓你與花生一起,沒有任何人想要跟你交談。我們生活在一個世界,這聽起來可能是一個奇怪的世界。 我們生活在精英的世界。現在,精英這個詞通常與一些古老的英國人有關,像是擁有城堡或古老血統的人。我不是這個意思。精英主義其實只是根據人類的某一個方面來評價人類的任何方式,但只有這一個方面。所以如果你遇到一個對服裝有挑剔的人,你告訴他,你的毛衣來自任何地方,他們會說,「你不能成為好人,因為你在時尚品味上實在是不夠投資。」那並不重要,你的心有多純潔,或者你的詩有多美,或者你長得怎麼樣,你的衣服不對。所以這就是一個服裝的精英者。如今,現代世界中主導的精英主義形式當然是工作精英主義,這就是為什麼你知道,精英的對立面是你的母親。作為一種母親,理想中的母親,對吧?另一種母親不關心你怎麼表現,她也許是虛構的,關心你是誰,但大多數人並不在乎我們是誰,他們關心我們的表現。因此,你知道,我們經常被告知,我們生活在如此物質主義的社會中,世界如此物質主義,我們都在追求金錢。我並不認為我們實際上在追求金錢。我認為我們追求的是金錢在我們社會中所帶來的愛與尊重。 我們將物質財物的擁有與榮譽和尊重的擁有聯繫在一起。但是,你知道,如果你換個方式來說,假如你說,你可以擁有一個塑料代幣也能獲得愛和尊重,人們就會一直想要那些塑料代幣。問題不在於我們想要物質財物,而是在於我們想要的情感獎勵。有時候我們會覺得人們非常貪婪,他們所做的只是購買更多的東西和豪華的汽車。但你知道,下次你看到一個駕駛法拉利的男人,別覺得這個人很貪婪,你知道,他如此低俗和貪婪,那只是因為這個人對愛的需要非常強烈。因為,通常對物質財物的渴求,實際上掩蓋了更深層次的需求,那就是對愛和尊重的強烈渴求。
這是我一生中的一部分
你知道,我買了所有的路易威登賓士豪宅
在我人生的那個階段,我真的試圖向某人證明什麼,或是被某人接受
這就是我為什麼要擁有它的原因,事實上,隨著我自己變得更加安全
你會看到我每天都穿著全黑的衣服,不戴手錶,不開跑車
在做決策時,我更傾向於實用性,這太吸引人了。我認為這是一段旅程
你知道,這並不是說這些物品不應該對每個人都可用
當然,它們可以對每個人都可用
但問題是,你對它們的需求是來自傷痛,還是來自真誠的渴望,當它來自傷痛
這就是問題,因為它不會解決傷痛。這才是問題
因為你知道,你將獲得的愛就像名聲
我總是認為,成為好父母的一個明顯標誌就是你的孩子對名聲毫無興趣
因為
你知道名聲試圖滿足
一個應該理想上通過
更親密的人際連結來滿足的空白,但我們生活在一個對此沒有多少時間的世界,因此
在名聲的經濟和物質商品的經濟中
我們創造了一個世界,在這裡人們受到巨大激勵
遠離他們真正想要的東西,那就是
被愛,被看見,被聽到
進入一種物質獲取的漩渦中
愛是什麼?如果我們在談論,我們來談談浪漫之愛。那是什麼?
好吧,我可以先說我們對它有點困惑
所以我不能給你一個立即的答案
但我想表達的是,不僅是我,整個
當前的世界對愛都有些困惑,我認為我們已經困惑了大約200年
讓我們對自己寬容一點,因為
我們現在對待愛的方式是一種前所未有的
哲學,知道嗎?在過去的250年裡
我們在一種我們可以稱之為浪漫主義的哲學影響下愛著
浪漫主義是一種對愛的願景,帶有非常特定的假設
讓我列舉幾個
每個人都有一個靈魂伴侶。你會找到這個靈魂伴侶
你會通過稍微神秘的方式找到他們
可能通過某種幾乎是半神的東西,你會感覺到拉扯
你會在超市、夜總會相遇,甚至不需要知道太多關於他們的事情
你會感覺他們是你的命運
所以你會被某人吸引,儘管你未必了解他們太多
會有一種力量把你牽引過去,你會感覺這就是那個人,他們將是一種天使,字面上是一種
來自另一個世界的延展存在。浪漫主義者非常非常熱衷於這種觀念,即你不必
太了解某人就能理解他們,即使不多說話,聯繫也會更深
浪漫主義者還認為愛與性
絕對是緊密相連的,你無法在兩者之間有哪怕一毫米的分離
在舊世界中,愛與性有時會分開,這曾經是一個問題
但這成為了一場悲劇。因此,通奸從一個困難變成了悲劇
這就是所有現代小說和電影所講述的通奸悲劇
所以,看,這些是現代世界所創造的一些困難
我們今天往往相信,愛是一種情感
我們應該感受的情感
而不是我們應該學習的技能,你知道,如果我跟你說我們應該研究愛
我們應該去愛的學校,你知道,那不是很浪漫
現在每當有人說這不太浪漫
叮叮,那通常是問題的跡象
像大多數聽起來不太浪漫的事情其實是好主意,而大多數浪漫的事情像
在拉斯維加斯結婚,因為你跟某人認識了五分鐘,其實不太好
那麼,我們在哪裡出錯了?
我們出錯的其中一件事就是這整個本能的事
所以
我們往往相信
愛會本能地把我們拉向對我們正確的奇妙人
你知道,舊世界裡,人們的關係都是預定的。你會因這個原因和這個人結婚
你知道,這個人與我的家庭相處得很好,等等
而現在這與你無關。你與某人牽手,而今天我們名義上自由選擇任何人。萬歲,美妙
難道我們不會做出很棒的選擇嗎?呃,不,我們為什麼不會做出很棒的選擇?因為我們不自由
為什麼我們不自由?
我們需要去找心理治療師告訴我們為什麼我們不自由。我們不自由
去愛任何人
我們在兒時的軌跡上愛著
成年人的愛建立在
兒時為我們鋪陳的軌跡和腳本之上。你可能會問,這有什麼問題?所以呢?好吧
問題在於我們許多人在童年裡的情感與更多問題的動態交織在一起
可能為了在童年中獲得愛
我們也必須面對某個憤怒的人,某個暴力的人,某個沮喪的人
某個貶低我們的人,或者偏愛其他兄弟姐妹的人,無論是什麼,然後我們進入成年
我們發現自己對感覺熟悉的愛情故事充滿吸引力
因為它們回響著童年的一些動態,但它們不一定能帶來幸福
你知道,有時我們會碰到這樣的情況
是的,你安排了一個朋友。假設你有一個非常好的朋友,你認識另一個朋友
你認為這兩個人會非常合拍,於是安排他們約會,然後你在之後打電話給他們。
你問,那麼情況怎麼樣?
你知道的,一定是非常順利的。
他們說我不太確定,也許缺少了一點火花。
他們真正想表達的是,
他們不會這樣表達。
你的朋友,這次約會,
並沒有向我表現出會讓我痛苦的跡象,
那種我需要忍受的痛苦,
為了感受到我在戀愛中。
換句話說,這段關係威脅到了快樂。因此我不得不離開。所以我們是矛盾的生物,
因為我們的過去不一定是快樂的。我們未來的浪漫生活也不一定要快樂,而這一點是
你知道的,他們在250年前愛情重新定義時並沒有考慮到的。
當人們說他們有父親問題和類似的事情時,
那麼你是否是在說這通常是有道理的,因為他們早期的經歷中有一個
父親形象,生活中的男性角色可能離開了他們,或者你知道可能造成了
焦慮依附風格或其他什麼。所以他們最終追求所有男人和關係,因為那是他們與愛結合的痛苦。
當然,我的意思是我們會重複那些我們不理解的事情,
只要我們對成長過程中所伴隨的故事不自知,
我們就會在成年生活中重演它們。因此,我們並不是必須永遠這樣做,但看看,
我認為我們中的很多人都渴望為童年故事寫下一個不同的結局。
我們的父親可能是一個冷漠且心懷不軌的生物,
但也有一些優點。
夢想是找到一個有點像他的人,但確保故事有一個好的結局。
所以這不僅僅是一種重複的渴望,而是重複並給予更好的結局的渴望。
但經常,你知道的,我們無法達到這個目標。我認為,
瞧,心理學的事情是,我們在周圍看到的人做
所謂的瘋狂事,像是愛上那些不會讓他們快樂的人,
破壞自己的職業生涯,
無法向他人敞開心扉,而我們會想,我們能退一步看看。
他們為什麼這樣做?發生了什麼?
現在有一種方法來看待這一切,
這是一種富有同情心的方式來看待,那些現在看起來瘋狂的事情,
曾經是非常有道理的。
這曾經可能是一個非常聰明的事情,如果你在一個環境中成長,
比如說,有一個父母情緒低落,對吧?一個父母情緒低落,
而你完全關閉了自己的情感,決定永遠不會信任任何人,太好了。
這在你五歲時非常聰明,當你有一個情緒低落的父母,對吧?
因為這樣你能挺過人生的下一個階段。
如果你在五歲時打開你的心,而有一位父母情緒低落,那會撕裂你。
所以,為你自己乾得很好的事情,你做對了,對不對?或者想像一下某人,
作為孩子成為小丑,因為有一種很悲傷的氛圍,有抑鬱狀態,而他們可以投入的只有笑話。他們只是個瘋狂的笑話製造者,太棒了。
對於一個孩子來說,弄明白他們需要
成為一種瘋狂的小丑是一件了不起的事情。但10年後、20年後、30年後發生的事情是,曾經是一個
對不可忍受的情況的出色防禦策略,現已變成或多或少毀掉了人們的機會。
因為那個,有一位困難的父親的人,將最終永遠無法向任何人打開心扉,
即使是非常安全的人。他們甚至不知道自己的心是關閉的。
但他們會仍然重演相同的防禦策略,或者那個你知道的,
早期做小丑的想法是絕妙的,
但現在他們對任何嚴肅的事情都沒有時間,他們的朋友覺得他們是一個有些塑料的人,永遠無法與他們聯繫。
這在成年世界中是一個真正的代價。
所以,你知道的,我們經常需要做的是感謝我們年輕的自己,因為他們設計了
那些真的很聪明的策略,但同時說,
謝謝,這已經夠了。我想生活在不同的方式。那曾是一個出色的策略,但現在可能已經不再是
我現在生活的方式。
我在你講的時候想到,這裡有兩種類型的人。
我在不同的人中來回思考看看他們的情況與我所說的如何相符。
我在心中確定基本上有兩類人,一類是意識到自己循環的人,
你知道的,不管他們是否已經
採取行動去改變它或只是重複它,誰知道呢;而另一類是完全無知自己在這個循環中,
他們只是覺得,哦,天啊,我的運氣。你知道,他們會說類似的話。
如何增加對自己循環的認知?你認為有辦法嗎?
是的,
可以做的事情太多了。讓我們想像最簡單的練習。
心理學家有一些叫做句子完成測試的東西,
你從一個問題的開頭開始,然後用省略號作結尾。
這是省略號,你告訴某人不要想太多,
只需完成句子,典型的句子是:
「男人是……」
「女人是……」
「我……」
「生活是……」現在如果你給某人那張紙,
並告訴他們不要想太多,只需寫下來。
好吧,了不起的事情會冒出來。
「男人是那些專制的惡棍。哇。那是從哪裡來的,對吧?你在發掘……你知道的,女人是……
無論是什麼,生活……我就是
一個不受重視、不值得被踩的人。好吧,你知道你心中擁有這些東西嗎?
不一定。換句話說,有時候你需要這些小杠桿
來照亮一下。還有一件事,
真的有幫助,而我不是在……
對於你的觀眾,
許多治療師,許多心理治療師並不應該是,但有些很偉大,如果你找到一位好的心理治療師,他們也可以提高
你的自我認知水平。
我想我們談論的是提升自我意識的層面,而原因非常簡單。我們都會做一些事情,假設當你身邊有一位男性時,你可能會覺得那個人在評價你,因此你會選擇退縮,不想和他競爭;而當你身邊有一位女性時,你可能會覺得自己會受到不好的對待。因此,無論是什麼樣的情況,過去的某些經歷會被投射到眼前的情境中。
當你和一位男性或女性一起進入治療室時,驚奇的是,你會拿出那些事情,並展示自己平常所做的行為。但這一次,你不再是在辦公室裡,或是在某種關係中,也不是在那些人們忙碌、擁有自己事務和遊戲的背景下。你是在一個安靜的房間裡和一位專業人士交談,他們就像培養皿一樣,能夠看見你正在做的事情。於是你會對你的治療師說:「我知道你討厭我。」而治療師則會回答:「我真的不這麼認為,但我對你有這樣的堅定信念感到感興趣。」或者,有人會對治療師說:「我需要照顧你,我覺得你很累,真的,你一直做得很好,我想要照顧你。」也許這樣的情況你已經持續了一輩子,而治療師則會說:「你不需要照顧我,但在你的過去,有沒有那種需要你照顧的人,這讓你感到內疚,並且讓你每次與人相處時,都覺得他們的需求比你的需求更重要?」
因此,有一個機會能夠比以往更清晰地看到,在人際關係或辦公室生活的喧囂之外,你正在把什麼故事投射到現實中,這對你造成了很大的損失。現在我知道我那源自童年的循環,而下一步是做些事情來改變它。我該如何克服那種來自童年的強迫性衝動,去重複那個循環呢?我們不應該輕視這一點,這已經是一個巨大的成就。你知道我的意思嗎?如果你能夠掌控這一點,我們不需要人們完美無缺。對吧?我們需要人們知道自己的不完美,並且能夠及時警示我們他們的不完美,以免造成過多的傷害。
這之間的區別是巨大的。我舉一個約會的例子,假設你聽到別人說:「不要這樣對我,因為我們不是約會。」但在約會中问的一个好问题就是:“你有多疯狂?”如果對方說:“我不瘋,我完全理智。”那就快跑吧,因為每個人心中都有一些愚蠢。我們接近日常可接受的理智時,可以在我們的瘋狂領域中放置一些界限。因此,完全理智對任何人來說都是不可能的,但意識到自己的瘋狂所在,以及在事件發生後適當的警告和真誠的道歉,就能走很長的路。
人們經常說:“我在找一個有幽默感的伴侶。”其實沒有必要需要笑話。這不是關於笑話,而是對於自我的謙遜。能夠說:“我想,我其實和你們想的一樣,生活是有些困難的。”這樣的人更安全,雖然不一定完全安全,但至少他們在自我意識的道路上邁出了第一步。因此,最終我們在這個世界上能做到的,便是自我意識,當我們失誤時能及時道歉,還有一種真誠的意圖去進步。我想這也很重要。
所以我意識到自己在關係中有某些習慣是其中一部分;但我也認為,我的伴侶會希望知道我正在努力克服那些毀滅性的循環,至少我在努力向前邁進。我認為,在現代社會中,最具毀滅性的觀念之一就是“真愛意味著接受對方的全部,包括所有的優缺點”。這聽起來是一個美好的夢想,當你聽到有人分手時,常會聽到這樣的話:“我前任就是不接受我真正的樣子。”大家都會說,“哦,是啊,真是可怕的人。”但禮貌上,我們可能要想一想,我們真的有資格被愛嗎?這公不公平的期望,或者如你所說,難道不應該假設我們所有人都是不斷進步的過程中,而希望改進其實並不違背愛的本質嗎?
古希臘人就非常了解這一點,柏拉圖把愛看作是一個課堂。這是一個美妙的觀念,愛是一個讓兩個人以寬容和善良的精神共同努力的課堂。我們不是在談論吼叫,我們是在談論寬容和善良。兩個人滿心期望互相幫助,成為彼此最好的版本。愛是朝著進步和自我提升努力的。如今,這聽起來很奇怪。如果你到處宣稱:“我閱讀了柏拉圖,他正在引導我達到‘愛是一個課堂’這個觀念,所以我想給你上40分鐘的課,讓你知道你的一些缺陷;然後希望你也給我上40分鐘的課,講講我的缺陷。”
這段話可以被視為叮叮叮
不浪漫,對嗎?這不算特別浪漫。這並不代表這是一個糟糕的主意,因為我認為愛是一種需要學習的技巧,而不僅僅是一種情感。此外,有些事情讓我們需要回到學校去學習。我最近越來越想到,大多數關係的成功歸結於你在處理衝突方面的能力,因為我曾經有過一段關係,嗯,我們都可以互相承擔責任。我們只是對衝突的解決不太擅長。而最近的一段關係,我們在這方面似乎好多了,不是完美的,但在解決衝突上明顯改善,這讓一切都大不相同。
但我想斯蒂芬,你知道,若你在衝突解決上做得不好,這不全是你的錯。這部分是因為我們社會的運作方式,回到浪漫主義的概念,對吧?浪漫主義給我們這個非凡的想法,認為愛應該是無需言語就能感受到和傳達的,對嗎?所以最浪漫的人常常會說的最浪漫的句子是「我遇到了這個人,我們甚至不需要說話,我們只是覺得想法一致。」每個人都會說,「哇,真浪漫,叮叮叮!」但這其實導致了憤怒的災難性爆發,對吧?
什麼是憤怒?憤怒是一種迷人的行為模式,你會因為別人沒有理解你而感到非常生氣,即使他們並未說什麼他們也沒有理解你,而你會感到被冒犯,因為你認為,作為一個浪漫的人,你認為他們不可能愛我,因為真愛意味著對某人的理解,這是直覺的,無需言語。因此,我不會說話。所以,想像一下,你和伴侶從派對回來,他們可能會對你說,「親愛的,有什麼不對嗎?」而你會回答,「當然有,但我不會告訴你。」然後他們會開始說,「來吧,你可以告訴我什麼不對。」而憤怒的人則會說「不」,這可以一直持續下去。我的意思是,所有人都有過這種經歷,你知道的,你回到家,直接上樓,上廁所,關上門,而伴侶在門外拍打著門,說:「請,親愛的,只告訴我什麼不對。」然後你在門後回答,「不。」原因就是你是一個浪漫的人,你認為你的伴侶應該有神奇的,幾乎是外星人的能力,能透過廁所的門看透你那受傷的靈魂,理解你為什麼不高興。
但當然他們不可能,因為他們只是人類。你知道,我們需要很長時間才會意識到,其他人並不是心靈讀取者。你知道,我們應該始終問的第一個問題是:「我有告訴他們這件事嗎?我知道我不高興,但我告訴過他們這件事嗎?」而答案往往是否定的,因為我們是浪漫主義者,所以我們必須這樣做。我是說,你知道,我們可以接受這真的很無聊。我們必須使用語言,我們必須痛苦地堆積起語言,說明:「我之所以有些不高興,是因為……」你必須解釋自己。這並不特別浪漫,但這通常是一個好主意的標誌。
誠實我在關係中有時候難以做到完全誠實,當我覺得這種誠實可能會傷害他們時。所以,我們能擁有真愛和完全的誠實嗎?我相信,向某人傾訴所有一切的願望是美麗的,但在某種程度上卻又是烏托邦式的,這是有問題的,因為我們每個人內心都有矛盾、懷疑和不忠的想法等等。而愛的工作並不是不斷地將伴侶與你內心最令人不安、最受困擾的部分摩擦在一起。現在,我們並不是在倡導完全的虛假和謊言,但這是一則對編輯的宣傳。你知道,我們應該期望不會每次都見到彼此的全貌。我知道這聽起來浪漫,但有時作為父母,你會發現,告訴你的孩子你心中所想的一切真的有那麼好嗎?還是有時候,說「我只是要編輯自己」,不是出於欺瞞或詭計,而是出於愛,愛可以與編輯某些現實的方面相兼容。
在一段關係中,尤其是在性生活或缺乏性生活的關係中,有很多編輯發生。在性方面,我之前查看了一些統計數據,因為我知道你已經相當廣泛地討論過關於關係和性以及無性生活的話題。我發現這個數據顯示,一項由英國關係輔導網絡進行的22項研究發現,有26%的人在戀愛中每年發生性行為少於10次,而有8%的人完全沒有性生活。這與2018年的數字相比,顯示出明顯的上升。看起來我們作為一個社會正在變得越來越缺乏性生活。那麼問題出在哪裡?問題是在身體上還是心智上呢?
你知道,因為我是這樣的人,我們要轉向心智。我相信有時候身體上有問題,它們也值得關注,但如果我可以談論心智的話,為什麼開始的時候性會比較容易,而在長期關係中卻不然呢?一個主要的原因是憤怒。你知道,與一個讓你生氣的人性交或想要性交並不容易。在許多關係中,有很多積壓的憤怒,雙方都不知道這種憤怒的存在。而這種憤怒來自於微小的失望事件。
有人沒有在他們說好會打電話的時候打電話。有人在本可以的時候沒有笑,也有人在需要的時候沒有表現出慷慨。這些事情會積累起來,當這些事情太多的時候,你會發現自己不想讓任何人靠近你,因為你非常生氣。從本質上講,你是非常生氣的,但在這些情況下,你並不知道自己是生氣的。你不知道自己生氣。再次強調,心智對自己來說並不是那麼明顯。
所以,如果你想要更頻繁地發生性關係,不要只是在蠟燭和華麗的床單上投資。一個非常有用的事情是和你的伴侶共進晚餐,然後告訴他們:「我們都要問對方我們是怎麼惹彼此生氣的,因為我們確實讓彼此感到生氣。」這不並不是因為我們是邪惡的人,而是因為我們是人,且我們在一段關係中,而沒有任何一段關係能在一小時以上不累積挫折感。我們在餐桌上越能釋放這種挫折,就越不會在臥室中形成阻塞。
而我們經常不告訴伴侶我們的挫折是因為這些挫折聽起來很可笑。比如說,等等,你因為我在跟你媽媽講話的時候使用「真的」這個詞而感到不高興?這是不是太荒謬了?你這樣說很可能會讓伴侶指著你說你這樣太瘋狂了。但是我認為,我們都還戀愛著,內心深處至少還有一小部分是這樣的。而且,如我們所知,小孩子會因為一些很奇怪的小事而感到不快。你知道,你移了一個按鈕,他們就開始哭鬧,你會問發生了什麼事,而他們會說你移動了那個按鈕,而你則會問為什麼這樣重要?但對他們來說,這是重要的。或者鉛筆稍微改變了方向。
所以我們應該學習,記住當自己是個孩子時的感受。我們也應該承認,即使是成人,即使在各方面都很能幹的成人,內心深處仍然會有一個小孩,這個小孩很容易因為一些小事而變得非常沮喪。因為他們是成年人,這就是問題所在。我們認為成年人不可能有如此幼稚的反應。再次,我們需要放下對羞恥的恐懼,說:你知道的,是的,成年人可以因為微不足道的事情而感到非常沮喪。成年人可能確實會因為微不足道的事情而不高興,而當我們敢於向伴侶揭露這一點時,這對我們而言是一種榮耀,而他們也可以做同樣的事情。
所以,如果我現在聽到這些話,我在一段我認為不有趣的關係中,即使我說我覺得我沒有足夠的性。而有關「多少性算是足夠的性」的想法,很可能來自於電影,這也是一種陷阱。如果我在一段性關係缺失的關係中,不管這個定義是什麼。你提出的解決方案一是試著解決憤怒和潛在的蔑視。
那麼,還有其他你認為有效的解決方法嗎?你知道,我認為有一個有用的做法是去問:性為什麼重要?性究竟是什麼?為什麼這件事情會重要?當人們感到非常不高興時,我認為答案往往是:性是某種非常微妙而重要的事物的象徵,那就是我的伴侶愛我。之所以會成為一個如此尖銳的問題,是因為他們無法堅持伴侶可能會愛他們卻不想要性這一觀念。這在心理上是不可能的。不過,重要的是要說,這是可能的。你的伴侶可能既愛你又不想要發生性。他們也可能有其他原因,比如身體不適等等。
然後我們可以詢問自己,性究竟追求的是什麼?性追求的是親密。你知道,甚至我們會說,在一些禮貌的語境下,我們會說他們變得親密,這就意味著他們發生了性關係。所以我們對性的了解是,性真正令人興奮的地方不是性本身,而是親密的部分。這意味著某人卸下了防備。在大多數情況下,我們接觸其他人時都帶著防備,而在這個極為罕見而不尋常的時刻,我們與另一个人在脆弱狀態下相遇。這讓人感到無比放心,遠離了生活的正常限制,而還有其他方法可以做到這一點。性並不是唯一的方式。
所以通過更好地理解性,我們也有機會在那些不是性的方法中獲得一些在性中得到的東西,如果這些話能讓人理解的話。我在播客上請來了Tracy Cox,她對我說了一些話,讓我非常印象深刻,因為在她說之前我沒有意識到,這就是她所說的其他性。當你的伴侶幾乎變成像家人一樣的時候,或者你開始把他們看作兄弟,因為他們在你面前穿著運動褲。她說出這一觀點,我認為在你的書中我也讀過,從很多方面來看,這正好與使性在最初的日子裡如此吸引人的那種刺激相反,因為它是新奇的和冒險的。
因此,她暗示了愛和性實際上是兩端的兩個極端。回到我的主題,浪漫主義告訴我們性和愛完全是統一的。然而,我認為你所表達的,以及你的許多觀眾所知道的,是關係更為複雜,讓我們不要對此感到折磨,讓我們好奇再與彼此溝通。我認為,成長的孩子面臨著一個悖論,這是弗洛伊德著名的觀察,不管你對弗洛伊德有什麼看法,這都是一個非常有用的觀察,孩子在生活初期首先經驗到的就是愛。
我們都會經歷愛情
嗯,在人們的手裡,一切都已經消逝,對吧?我們和他們不會有性上的聯結
因此,成年愛情對於童年所欠的債務
就讓我們在作為成年人開始愛上他人並建立關係時陷入了困境
越是和某個人親密,我們就越會感覺
就像在一開始與父母在一起時的那樣,當時事情非常舒適
這正是為什麼?
人們喜歡去酒店,為什麼人們喜歡去酒店以恢復關係?
理由是那些家具不會記得你,窗簾不會記得你,你是
在某個選擇的時刻被允許成為一個沒有歷史的人
而正是這種歷史讓親密變得艱難,因為這段歷史雖然在編織你們的關係
並讓你們在情感上接近,但它也
使

自由變得困難
我認為我們需要非常寬容地對待自己,因為這種情況的發生,嗯,那麼我們該怎麼辦呢?
我們不需要訂很多酒店房間。我們需要花很多時間遠離伴侶
我注意到即使你在笑,你在說這話的時候帶著微笑,我認為這部分是線索
你知道,當我們面對生活中最困難的謎題時
擁有寬容的幽默感和共同的幽默感
如果一對夫妻能將性方面的挑戰從悲劇轉變為某種更接近
喜劇的事,那是巨大的成就。想想,你想想調侃吧,對吧?
有些伴侶面對的事情真的很難
當一對伴侶學會用愛來互相調侃時,這不是很美妙嗎?
他們會說,啊,史蒂文
對,就是你做的那件事,給你起一個小綽號,叫你某個可愛的小綽號
這是一個美好的時刻,因為這意味著不滿已經升華為
溫柔而富有同情心的理解,了解為什麼某人會這樣困難
所以,我們對伴侶的不滿中,最好的事情就是
能夠用調侃的方式來化解它們
而且我們可能需要在像性這樣麻煩的領域做到這一點
如果你的伴侶能夠稱讚你,從認為你是個白癡
到微笑著認為你是一個可愛的白癡,這是巨大的成就,對吧?
我們最終都是可愛的白癡。我們不需要相信上帝
但如果上帝在太空站上俯視我們
我們都是,你知道的,八十億個可愛的白癡,一旦我們能夠與自己擁有那種
富有同情心的關係,這就是解決方法的一個重要開端
我常常在想
你知道,我現在已經與我的伴侶在一起幾年了
我在想,怎麼樣才能防止我的伴侶對我感到厭倦?好吧,有時候這種想法會浮現
有時會想,是不是她會厭倦我,反過來也是如此
你想想與某人相處四十、五十、六十年
我相信有些在聽的人已經與他們的伴侶相伴數十年
我們會有厭倦伴侶的風險,然後尋求新鮮感在
外遇中,那麼我們該如何防止這種情況呢?
好吧,這裡有一個
建議

在所有關係中,當人們停止彼此傾聽時,便變得非常無聊
你知道當你提到聽的時候,你會想,哦,是的,我知道這意味著什麼
等等,讓我們把這些複雜化一點,把它用得當

對大多數人來說,我們從未被好好地傾聽。這不是我們通常懂得如何去做的事情
我們知道如何說話,你知道,成為一名良好的公開演講者有很多課程
但很少有課程教我們如何成為一個好的聆聽者,對吧?這告訴我們什麼?
那麼,聆聽是什麼?
想像一個場景,有人對你說話,而你並不是立刻跳進去說
哦,那讓我想起了,我的阿姨發生了什麼事,或者那讓我想起了,或者你知道的
開始給建議,然後說你需要記住的事情是一步兩步三步四步,對吧?
這通常是我們在別人說話時所做的
而是簡單地保持沉默,治療師擅長這一點,他們所做的就是反射性傾聽
所以,你知道,你對某人說
我真的很生氣。我今天在工作上遇到了困難。這件事發生了,那件事也發生了,然後你簡單地
用稍微不同的詞語重複他們所說的本質,你說
我聽到,你目前在工作上遇到了一些困難
而且你正在面臨來自你老板的壓力,那人,你知道
你可以試試,因為那個人會馬上感受到我被聽到了,然後他們會感覺到更多
他們對自己有了更深的理解,為什麼在某些人的陪伴下?
我們感覺良好,並有很多話要說,而在其他人的陪伴中
我們有點感到無聊,沒有什麼可說的,我們是同樣的人
這是因為我們感受到的直覺是,我們在一個聆聽者的旁邊
而傾聽的最佳方法就是字面上不給建議,不分享轶事,而是用略微不同的詞語重複他們所說的,我的意思是,你知道,父母
保佑他們。我曾經做過父母。我們都是父母,許多人都曾是父母。嗯
父母對於傾聽孩子的需求往往做得不太好。他們認為自己在傾聽
幾個月前,我在一個度假村,遇到一個小孩
小孩可能三四歲,他正處於壞情況,真的是在尖叫
他的父母,母親在說,可能是母親,有人問,嗯
怎麼了?嗯
而小孩說,我厭倦這裡
整個地方好臭
是狗屎,我想回家去上幼兒園
而照顧者說,別這麼傻,親愛的。
我們正在度假,假期就是好玩。而更重要的是,這家酒店花了很多錢。你想要離開,好的,我明白了。這位女士是想要幫忙,她在試圖讓這個焦慮的小孩冷靜下來。她在聽嗎?其實並沒有,因為這孩子基本上是在說我今天過得非常糟糕,一切都感覺非常災難。救救我。哦,對了,我們都有這樣的日子,而我們不想被告知,“來吧,你生活在美好的時光中,陽光普照,有很多值得慶祝的事情。”我們希望有人能說:“我聽到你過得不好,我聽到你過得不好。我聽到你應付得不太好,你很傷心。”現在如果你這麼做了,別催促他們,別給建議,你會得到很好的反應。我們可以下注這一點。
那麼其他的核心要素是什麼呢?因為我真的想結束這個關於愛和無性關係的話題。你會怎麼說,兩個擁有真正成功、長期持久的性和浪漫關係的人,他們的核心要素或習慣是什麼?如果我們先聚焦於性的方面,那些核心習慣是什麼?我想,溝通,這一點表現得相當明顯。看看,我會從更上游的角度開始,看這兩個人總體上需要做些什麼,我認為總體來說,他們都需要承認自己是脆弱而脆弱的,以及稍微有點瘋狂的人,因為這不是因為他們是他們,而是因為他們是人類,而作為人類,除了稍微有點瘋狂,沒有其他選擇。
然而,儘管如此,他們仍試圖做到最好。因此,承認自己的脆弱性,並努力通過廣泛的治療手段來理解自我,這樣的結合是非常重要的。另一個絕對關鍵的東西是承認,許多人在關係中所經歷的很多事情,與你眼前的那個人沒有什麼關係。你將從人生的不同階段引入某些情境和假設,這些情境和假設與當下的情況沒有關係,而與媽媽、爸爸、看護者和其他情境有關。能夠優雅地承認這一點,說:“好的,我很抱歉,我對眼前的人感到困惑。”我在這個情況中引入了一種不屬於這裡的能量。我們都會這樣做,依附理論的整個基礎是,你的依附風格由你第一次的依附決定,那是你與一位父母角色的依附。因此,你知道,你可能是不安全的、專注於某人的。這並不是因為他們值得這樣的依附,而是因為你的早期照顧者這樣做了,這是他們通過自己的行為所規定的,但你的伴侶可能是完全不同的人。
如果我可以這麼說,弄清楚你的投射。我們人類的投射是非常狂野的,能夠至少有一種意識,眼前的人可能並不是你想的那樣,當下的現實可能更無辜。我想,你有責任對自己這樣做。這聽起來很無聊,對不起,史蒂芬,對不起,親愛的聽眾們,你必須攀登到你的童年之上。聽到這樣的話真是太無聊了,到了30、40、50、60歲,還要聽到必須面對自己的童年。我的天啊,這不是懷舊的節慶。
唯一的原因是,這樣你就可以將這件該死的事放下,永遠不必再想它。但如果你不這樣做,它會在腦海中繞來繞去。我認為,想想語言,我們所有人在孩子時期,都被放置在一個環境中,在那裡即使不做任何事情,我們也學會了整個語言,包括語法、文法和複雜的詞彙等等,這一切都是在我們在花園裡做倒立、在廚房裡畫黃花鼠尾草的時候吸收的。我們吸收了整個語言,但卻完全沒有意識到,同樣的事情在情感上也在發生。我們學會了一種情感語言,不是關於語法和詞彙的語言,而是一種信任的語言,自尊的語言,以及我們是誰的語言,還有當我們信任某個人時會發生什麼的語言,一種關於是否安全的語言,去和某人做自己等等。我們學會了整個語言,但卻並未意識到,我們從未知道過我們學會了出生的語言。它就是自然而然的發生了,但它就在我們內心深處,並不比語法語言少。
我們需要做到的事情,學習的難度與成年人學習語言是相等的,你知道這有多難。想像一下如果我對你說你現在要學習芬蘭語,或者下週我們將去學習,我不知道的韓語,那麼你會想,嗯,這需要很長時間,不是嗎?我們必須為此花很長時間。你知道我會怎麼回答你嗎?如果你告訴我學習芬蘭語,我的第一個反應就是,天啊,我想這要花費很久;第二個反應就是,這樣學習的意義何在?但我也會說,假設我們不是在學習芬蘭語,而是在學習信任。假設我們不是在學習韓語。
我們正在努力學習脆弱性這一課題,安全的脆弱性,對吧?
這些都是非常重要的課程,
在我們的人際關係中非常有價值。
我之所以這麼說,是因為我指的是你所提到的童年模式。
我認為人們不願意打開那個衣櫃並在裡面工作的一個原因是,
他們並沒有意識到那就是操控他們職業、人際關係和一切之間的木偶大師。
所以我認為第一步就是讓他們理解這些童年敘事今天所帶來的影響。
然後還要意識到,語言可以作為一個有用的隱喻,
這與時間有關,因為有時人們會說,“好吧,我明白了,我聽了一些播客,
那個家伙真的很棒,斯蒂芬,你知道的,
他確實很了解,聽了很多他的播客。問題是,聽了三集後,我並沒有痊癒,你想要去看看
芬蘭語或韓語的課程,你上了三節?每一門語言那麼流利嗎?哦,不完全流利,可能還需要150節。
是的,換句話說,又需要150節。
那麼,換句話說,我們需要慢慢來,我們需要重複這些事情。
你知道我們之前談到宗教的時候,
宗教的一個特點就是它們知道我們的心智就像篩子一樣。
你知道,拿伊斯蘭教來講,伊斯蘭教希望我們一天三四五次地記住
他們的神。在許多宗教中,你不斷地跪在地上,
因為他們知道,這些宗教知道,這些信念進來一耳朵出一耳朵。
我們並不擅長記住那些即使是我們最依賴的真理。
我認為現代世界的一部分問題在於,我們往往認為
我只聽一次這個想法,我只需讀一本有趣的書,
說到某些事情,我知道現在我將改變我的生活。
你想去的?不不不,你知道,再想一想聖典,
你每週要讀多少次《聖經》或《古蘭經》,或者每天都要閱讀佛教經典,因為
我們並不擅長記住那些我們生活依賴的事物。
然而,在這種治療文化中,是否存在一種風險,使我們永遠只是在治癒,
我們都好像有點破碎,不斷嘗試從
早期的歲月中恢復,像是有人從我們手中搶走糖果。
幾週前我讀了一篇文章,上面說這種持續的治療心態存在一定風險。
我感受到你的沮喪,並且我與你共享這種情緒。如果我們能不必煩惱這些事情,就能繼續生活,那該多好啊。
我明白,但我認為斯蒂芬,你必須考慮的是,我們不再僅僅是在努力生存,
我們是在努力繁榮。對吧?生存的時代已經過去。
你知道,我們不僅僅是想活到30歲,然後就倒在床上,想着,
“哦,這是一生的美好,我沒有被敵人屠殺。”
我們希望活到80、85歲,我們想要的
不僅僅是生存。我們渴望的是成就。
如果我們想要這個,我們就必須關注之前幾代人沒有注意到的事物。
再讓我用另一個隱喻,對吧?
在人類大部分歷史中,人們沒怎麼注意水。比方說,我在喝水,
人們不太在意水,假如它看起來裡面没有什麼飄浮在上面的東西,像青蛙什麼的。
他們會認為這是乾淨的水,對吧?我就這樣一口下去,
如此的漫不經心,如果我這麼表達,
數百萬人因此喪命,好嗎?
然後在19世紀末,正值西格蒙德·佛洛伊德在維也納起步,
幫助我們思考某些心理問題之時,
各地開始非常關注水供應問題,而所有主要城市,如巴黎、倫敦和紐約,
對它們的水供應進行了全面的改革,因為突然發現,
微生物可能可以在一杯看起來完全清澈的水中,
殺死數以萬計的人。
你可能擁有足以摧毀一座城市的水,對吧?這真是令人困惑。你會想,等等,
只是一杯水,應該沒問題。
你知道,我不想對你太過苛刻,
但是那種語氣讓人覺得,難道我們真的要關心那些舊的童年問題嗎?
為什麼不直接去做呢?不幸的是,我們必須小心,因為生活中有像
微生物般的存在,
在損害我們的成就能力。
這並不一定會讓我們死亡,但會影響我們發揮
我們的完整潛力,畢竟,這就是這個播客在講的。
這也是許多人所關心的,
而這將需要努力。
我們能否真正從那些事情中愈合?它們會不會一直在後台,只是對我們施加較小的影響?
嗯,看看,這位偉大的德國哲學家叔本華說,
生活的目標是將眼淚轉化為知識。
美好的進步,眼淚,你要怎麼處理它們?它們不過是最終流淌進你的枕頭,
它們可能會成為你能夠學習的東西,所以我認為我們能夠做的最好的事情就是
學習將許多困擾我們的麻煩轉化為,
你知道,生活並非沒有困擾,但當我們說,
“你知道我從這種折磨中學到了什麼。”
這完全是一場噩夢,但我從中抽取出了一些關於自己、有關人性及心理學的東西,
那麼我們是真的在學習,那麼我們真的在走向良好生活的道路,因為良好生活並不是沒有問題的生活,
而是一種我們找到方式從無法避免的痛苦中學到東西的生活。
你將永遠找不到合適的人。我讀到這句話,聽起來有點
負面,我想我在你的書中讀過。
你永遠找不到對的人
嗯,我是在輕輕地取笑我們的舊朋友——那些浪漫的人,他們告訴我們,當然,我們會找到對的人,而對於對人的信念,帶來的憤怒、失望和挫折,超過了任何其他事情。你知道,如果你告訴人們他們會找到對的人,如果你建立一個模型來描述找到對的人會是什麼樣,那麼這樣會使人們注定失望。例如,如果他們遇到某個非常好的人,在許多方面都非常好,但與他們發生了爭吵,那麼他們會想,哦,我不應該與“對的人”爭吵,因為“對的人”應該是幸福的。所以我真的在取笑“對”的概念。所謂的“對”可以包含很多的“錯”,這就是為什麼偉大的英國精神分析師唐納德·溫尼科特提出了“足夠好”的這個說法。他將這個概念應用於父母角色。他認為,沒有孩子需要一個完美的父母,實際上,擁有一個完美的父母是相當危險的,因為你永遠無法離開家。擁有一個讓你感到挫敗的父母,將幫助你走向外面的世界。但他強調,沒有人需要一個完美的父母,也沒有人需要一個完美的情人。他們需要的是一個足夠好的父母,一個足夠好的情人。
你認為在浪漫關係中的人應該花時間分開嗎?你覺得這對於我們討論的無性生活的問題健康嗎?因為我覺得,當我的伴侶離開一段時間後,我對性的興趣會更大,這樣有種新穎感。是的,看看,我認為距離能做到的一件事是提醒你,並沒有注定的理由為什麼某人應該和你在一起。我的意思是,任何人選擇和任何人在一起都是一件非常奇妙的事情,因為任何人都是相當複雜的命題。這其中的某些神秘之處可以在一段時間的分開後達到它的必要力量。想像一下,生病了一段時間,你在生活的世界裡待的時間不長,突然,你感覺好多了,你走出家門,去公園,突然發現,哦,我的上帝,那裡有一棵樹,太驚人了!它有葉子,還有一些昆蟲在上面爬行。那裡有草,還有一堵磚牆。你突然像個三歲的小孩,充滿了欣賞和驚奇。生活中的一個大挑戰是,如何保持人們對生活的驚奇,因為習慣吞噬了一切。哦,樹,我知道那些是什麼,我知道樹是什麼樣的。這就是為什麼我們需要藝術,你知道,比如,藝術的意義何在?這是一個小話題,我們也來咬一口。藝術的意義究竟是什麼?當你去這些被稱為畫廊或博物館的地方時,會發生的其中一件事是,裡面充滿了那些看待世界就像之前從未見過的人的畫作。也許是他們的妻子或丈夫,他們看著配偶,就像之前從未見過一樣,意外地驚訝,哇,那真是太驚人了,充滿了溫柔、美感、同情和興趣。哇,我可能會喜歡這個人。他們看著一棵樹,一朵雲,或者草。我們是促使小孩迷人而又令人沮喪的部分原因,就是當你建議他們去公園散步時,卻要花一個半小時去到那裡。為什麼?因為一切都很有趣。我們曾經擁有的那些好奇心的層次,我們想我們知道發生了什麼,但其實並不知道。而孩子們可以提醒我們的一件了不起的事情,就是那種陌生感,對我們感覺我們所熟悉的世界,其實我們根本沒有真正地看過。
你在那本書的第75頁上提到,長期的性生活停滯的解決方案是學會以從未見過他或她的方式來看待我們的伴侶。雖然這聽起來非常自然,但在某種習慣的過程中,我們生活中的一切都變得不如以前那麼快樂。我經常與此抗爭,因為你知道,隨著生活的財務狀況變得更加自由,你能體驗到更好的餐廳、美好的事物、美好的假期、以及那些美好的飛行,但隨之而來的驚奇和讚嘆卻流失了。確實如此,我認為我們需要努力去維持這一點。佛教徒早已意識到了這一點。中世紀的那幅美麗的佛教卷軸上有六個柿子,柿子是一種水果,稍微有點像蘋果。卷軸上只有六個柿子,畫得很美。這幅畫的概念是,佛教的聖者應該在那六個柿子上凝視一個小時。真正的聖者甚至可以持續一天,只看六個柿子,對吧?你可能會心裡想,等一下,我可以換個頻道嗎?我可以看看別的東西嗎?能夠專注地凝視某件事並從中獲得好處,這是我們在生活變得越來越眩暈的情況下絕對會失去的。要記住的事情是,生活永遠只能如此刺激,如果你的感官被摧毀,那麼擁有一千個檸檬或一輛跑車並不會讓你成為更懂得欣賞的人。目標是學會更好地欣賞我們已經看到的事物,這就像是我們談論健身、鍛鍊和運動,這是我們需要做的事情。
我意思是,學會看和欣賞是一種技能。嗯,你可以調整它的程度,就像我說的,藝術作品的一個好處是,它們是人們仔細觀察的記錄。他們可能沒有在看你所看的東西,但這不太關乎你在看什麼,而是你可以學習的一種觀察方法。
嘿,你在幹嘛,把我們的恆溫器設置在17度,當我們出去工作或睡覺時?這個冬天,我們正在通過一些簡單的節能小技巧來控制我們的能量使用,這些都是我從福提斯(Fortis B.C.)那裡學到的。哦,節約能源並省錢,也許可以用來買那些配套的冬季外套。不是的,我們也在控制那種全套衣服的搭配。
在 fortisbc.com/energysavingtips 發現低成本和無成本的節能小技巧。匹配的運動服,請了解一下。
《治療性旅程:生命學校的課程》是《星期日泰晤士報》的暢銷書作者。我無處不見這本書。嗯,我經常走進書店,我只是希望我的書能有這樣的突現。我前幾天在一家書店裡,裡面好像有一些簽名本,我拿了一本。
嗯,為什麼你會寫一本名為《治療性旅程》的書呢?嗯,我必須說你已經寫了很多很多書,真的很多。我指的是,這還不是一半呢。不,差不多有70本。
這本書《治療性旅程》其實是追溯我們可以稱之為精神崩潰或精神危機的過程,從它的開始到它襲擊我們的那一刻,再到康復的那一刻,我還會深入探討許多小路和許多,嗯,你知道的,許多題外話。但實質上它是在說,怎樣能夠保護我們的心智?我們可以怎麼幫助它們癒合?
嗯,當我們處於精神危機的時候,我們可以做些什麼?我希望以同情、善良的語氣來寫這本書,並且試圖讓人們了解正在發生什麼,因為通常在崩潰的時候,我們不知道到底發生了什麼。你知道,昨天我們過得很開心,如今卻無法起床;昨天我們還能控制一切,如今從我們嘴裡說出的每一句話都毫無意義。所以我認為,這本書是計劃作為我們在可能最孤獨時刻的伴侶。
你認為我們現在為什麼需要這本書?我覺得因為,看看,我希望人們會想,嗯,好吧,這是從一個可能了解他們所說的和我所感受的人的角度寫的。我認為我們需要在那些可能感覺非常個人的事情上有伴侶,但其實,這是好消息,這是非常普遍的事情。
但我認為,在生命學校中,我們看到許多人都在經歷這些事情,每個人所想的都是「我是孤獨的。」對人們說的最好的一句話是說不,你並不孤單。他們認為自己孤獨的原因是你知道,人類的矛盾在於,我們只能從他們選擇告訴我們的事情中了解他們,但我們卻從內省中了解自己的心智。
所以自我認知和他人認知之間存在著巨大的認知差距,而在這個差距中,羞愧便產生了。關於心理疾病的羞愧是如此之多,因為正如我們所知,它仍然是如此罕見地被談論,因此這本書旨在修復、教化和安慰。
這是一本關於生病的書,想像我們讓所有人失望以及失去方向和希望的情景。這也是一本關於救贖的書,關於恢復思路、重新發現意義和找到回到連結、溫暖和喜悅的方式。
我們不健康的方式有哪幾種?越來越多,嗯,你知道,在心智正常運行的時候,幾乎不會注意到它在做什麼,因為它做了很多事情來讓你感覺良好,甚至那個詞「正常」也是,對吧?你感覺如何?我覺得正常。對的,那是我的基線,這就是我。
這是我們所謂的「天賦」的結果,因為當這些天賦被奪走時,天啊,你就會注意到了,對吧?比如說,在一個運行良好的心智中,有一些東西能讓我們保持在自己這邊,對吧?我們每個人都有許多理由對自己感到絕望,你知道,為什麼我會支持自己?我犯過錯誤,我不完美等等。但我們大多數人知道,在好的一天,史蒂文會說,看看,我不完美,但我覺得我還好,我可以繼續前行。
當你的精神狀況不佳時,這個能力會瓦解,突然間你無法容忍自己的存在。你無法原諒自己。你知道,有些人精神不佳會說,17年前我對某人說過什麼,我無法原諒自己。你想說,這是17年前的事,沒關係,但他們卻無法放下。這就是疾病。疾病就是無法放下對自己的反駁,因為你變成了自己最糟糕的敵人。
人們在健康心智中能夠做到的另一件事是把事情分隔開來,所以所有可能出現在你心中的事情,不是每時每刻都在你心中活動,對吧?例如,你會思考,嗯,我有這件事情要做,我現在在面試這個人,明天我會在紐約。還有一些關於我奶奶的事情,還有一些與朋友有關的事情等等。但這些想法是有順序的。你能夠將它們排列成一個聯貫的順序。
當健康瓦解時,所有這些事情會從各個角度襲來,沒有秩序了,沒有層次了,因此,十年前發生的某件事情正在表達現在正在發生的事情。嗯,某件非常緊急的事情和某件你知道通過理性並不那麼緊急的事情相碰撞,但它似乎這麼緊急,因此,一切連貫的事情都會瓦解。你再也無法對事情進行排列。
有一些聲音開始進來,並不是友好的聲音。我們每個人心中都有聲音。這些聲音不一定是,我不是在談論精神病的聲音,而是鼓勵的聲音,通常你可以繼續走下去,只要,你知道,或者是沒關係。你可以敢於冒險,通常是來自我們周圍善良人士的溫暖聲音。
當心理健康崩潰時,我們只能聽到最糟糕的聲音,那些告訴我們「你不配在這裡」的聲音,「你犯了錯誤,我們不再想要你」的聲音。更好的選擇是,如果你不存在,那些聲音不會減少,然後我們就麻煩了。我們需要舉白旗,因為情況不好,有時候我們不斷前行。我們在持續前進方面做得太好了,以至於情況可怕。問題的一半在於我們在繼續前行,知道的時候,事實上我們在認識到問題之前就已經半死了。因此,能夠停下來說,我無法再忍受了,這才是開始了解如何獲得幫助的第一步。
因為當心靈處於困境中時,最需要的就是另一顆心靈。這就像校準,對吧?當你失去了正確的校準時,你需要別人來幫助你。當你覺得「每個人都討厭我,一切都很糟糕,我做的所有事情都毫無價值」時,只需要另一個心靈告訴你,「好吧,我知道你的感受,我們來想一想。」這真的在於你是誰,隨著愛的存在,逐漸會改變。
讓我們記住,人們的心理失常往往是因為愛。我不是指浪漫關係,而是所有心理不健全的根源。若追溯到底,總是存在愛的缺失,總存在某種形式的殘忍,而這些殘忍會摧毀心靈。而當人們獲得康復時,總是一種治癒的愛。這可以是友誼的愛、來自治療師的愛、專業人士的愛,但其本質是愛的行為,愛的行為救贖著我們,因此問題往往和解藥都是愛。釋放造成問題的原因,解藥往往是愛。對,這是富有想象力地理解的,並不僅僅是浪漫愛的概念。
因為心理崩潰經常源於殘忍的積累,是一種無法忍受的殘忍,這讓個體的生活變得難以忍受,然後他們必須向外投射。當疾病變得非常嚴重並出現精神病時,他們可能變得對每個人充滿偏執,認為所有人都在反對他們,中央情報局也在對抗他們,其他人也在策劃陰謀。實際上,這是無法忍受的內在負面情緒的外化,未能以任何方式得到處理。
你在這本書中使用了「韌性」這個詞,而我認為這個詞常被誤解,因為我們將韌性視為硬撐並接受痛苦。那麼,你對韌性的定義是什麼,為什麼這是本書中如此突出的詞彙?
我認為真正的韌性應該與看起來完全不韌性的事情相容,那些看起來非常絕望、非常謙卑、非常破碎的事物。因此,我對「韌性」這個詞持懷疑態度,這實際上意味著一種堅韌的、迅速從所有問題中反彈的狀態。我認為這意味著對瘋狂有一種慷慨的理解,這種瘋狂在健康生活中也是一種正當的要求。
在書的尾聲,我有一小段談論季節的內容。理解這是正常的,這是自然循環的一部分,而不是反抗它。這對我們有什麼幫助呢?有時候,當人們面對心理困擾時會有起伏,對吧?而有時,人們可能會把自己關進角落,然後會說「我現在痛苦了,我又好點了」,你知道的,我變好了。建議總是要小心小心,那種堅定的信念「我變好了,過去在我身後,黑暗在我身後」本身就會開始讓事情變得麻煩,因為這意味著你對任何倒退都會不寬容,而倒退是進步的一部分,就如黑暗的日子屬於美好的季節一樣。我們需要一些這樣的東西,自然界有一種美妙的方式告訴我們關於循環的事實,我們真正在談論的是循環性:黑暗後面有光明,秋天後是冬天,隨後是春天。心靈也有它的季節,越是能夠接受這些季節的合法性,那麼我們就越不會反抗一些必要的滑入黑暗——這對許多人來說只是不可避免。
如果有人選擇拿起這本書,讀到最後一頁,你希望他們從中學到什麼或帶走什麼?
我希望他們對自己心靈的複雜性有真正的同理心,真正理解成為人類並不容易,努力發掘自我並不是一種縱容,這是一項乏味但非常必要的任務。在這書中有一些實用的工具,從非常實際到更理論性的都有。這是一本實用的書,教你如何處理自己最破碎的部分,找到一種平衡。然而,這也是一本非常有意義的溫暖之書,這是一本慰藉的書,我認為這是我們經常忽視的地方。我們在這個主題上可以變得有些過於理性,認為精神和心理上有困擾的人所需要的只是一些想法。你知道,獲得一些想法是的,確實,我們需要想法,但你知道我們還需要的是溫暖、善良和友誼。那麼,你可能會問:一本書如何成為朋友呢?你知道,我最好的朋友中有很多都是書籍。
讓我告訴你,我認為一本書的使命之一就是充當朋友,並且非常簡單地告訴你,你並不孤單。你之前提到過,一個好的對話者、好的朋友或好的浪漫伴侶,是能讓你感到被傾聽和理解的人,而我認為這正是你在這本書中所達到的目標。這是一件非常困難的事情,因為書籍常常會讓人感到相當排他,特別是當作者像你這樣聰明時。但這本書卻做得非常出色,首先讓你意識到,你正在經歷的事情並不證明你的不足,反而證明了你是完美的人類,你和其他人一樣,透過這個視角,你可以提供支持以及一些非常實用的建議,幫助你如何忍受或從你所描述的生活不同階段的情況中崛起。正因如此,這本書是如此重要,也是為什麼它如此成功,並且被許多人傳閱。
艾倫,非常感謝你今天的時間,謝謝你的智慧。你是一位出色的演講者。我在學習,看著你,我不禁在想,你如何用你表達的方式來吸引人。那是如此令人難以置信的強大,說話的藝術是一種非常重要的天賦,而你以如此奇妙的方式持有著它。你的表達方式既令人安慰又引人入勝,還非常聰明。你表達事物的方式具有真正的詩意,我認為這只是我非常想要擁有的超能力。
我們在這個播客上有一個結尾的傳統,上一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而他們並不知道對方是誰。留給你的問題是:最後一個讓你夜裡無法入眠的想法是什麼?
最後一個讓我夜裡無法入眠的想法,嗯,嗯,昨晚我對來這裡感到有些擔心,所以我失眠了。但你知道,我經常失眠。我睡得方式相當脆弱,我想對此的思考方式之一是,夜中會產生一些在其他時候無法產生的想法。這些實際上是一些相當重要的思考,往往與那些你甚至不知道自己在關心的事情有關,但晚上會教會你,夜晚是一所學校。你知道,我以前非常不耐煩,是個失眠症患者,所以我經常醒來想,哦,天哪,我不能相信我還醒著,這是多麼煩人。而現在我在想,也許這裡有什麼可以學習的,也許我的思維在嘗試教我一些東西。這可能不會是什麼徹底改變生活的想法,但它可能只是一些很簡單的想法,比如,哦,我真的喜歡這件事,或者我想我應該避開那個,或者這個真的很美,無論它是什麼,都像是一種對夜晚的認可。因此,我變成了一個更好的失眠者,而不是更好的睡眠者,也許更重要的是,我成為了一個更好的失眠患者。
你為什麼會對來這裡感到緊張呢?我們都是友善的人。
我知道你們是的,嗯,我想,你知道,我們討論了很多有關期望的事情,是吧?如果你的播客只有一位聽眾,而我們只是去酒吧,那會多麼愉快。如果你給我打電話說,我們取消節目,但我們只是要去酒吧,我會睡得像個嬰兒。
嗯,你毫無疑問超出了我所有的期望,真的很榮幸和特權你選擇來這裡,因此非常感謝你,也確信你的智慧已經影響了無數人,不僅是在過去幾十年裡,還包括這次對話,我想你將永遠無法看到,因此我代表他們,感謝你。
你需要一個下次收聽的播客嗎?我們發現喜歡這一集的人,也很可能會喜歡我們最近做的另一集。因此,我已經在下面的描述中鏈接了那一集。我知道你會喜歡它。
[音樂]
[音樂]
[音樂]
(輕快音樂)
– 很快你就會和我一起進入冰浴。
但我不喜歡冷。
– 沒關係。
– 哇!
– 是的!
– 哇!
– 哦,天哪。
– 保持你的呼吸。
– Wem Hop 一次又一次地挑戰了邏輯。
– 他能夠忍受極端的寒冷,
而且甚至穿著內衣跑到珠穆朗瑪峰的頂峰。
– 他證明我們都能在思維和身體上
突破原本認為的不可能的界限。
– 他們稱我為冰人。
– 生活的目的何在?
– 快樂、力量和健康。
– 其他都是廢話。
– 但這個社會是病態的,
我們無法應對壓力。
這使我們筋疲力盡。
但如果我們聆聽自己的身體,
我們可以透過科學改變這一切。
– 那麼第一步是什麼?
– 呼吸練習。
– 這關乎處理我們的情緒,
並感覺到我們在掌控之中。
不管發生什麼,我們在學校裡從未學會
如何做到這一點。
接下來,通過意念的力量,
我們學會讓我們的不良情緒消失。
– 你被注射了大腸桿菌。
你沒有負面的免疫反應。
你招募了志願者,訓練他們你的技術,
當他們被注射時,
他們的反應類似於你自己的。
– 這一切都是可能的嗎?
– 你是如何做到的?
首先,我們必須……
– Wem,有沒有過一段時間
痛苦甚至讓你無法忍受?
– 我妻子自殺了。
– 這導致了我的抑鬱,
我無法做任何事情。
– 有很多人正在經歷
不同形式的悲傷。
你會對這些人說什麼?
– 唯一打破這一切的方法就是……
– Wem。
– 是的。
– 你的使命是什麼?
– 我的使命是帶來愛與力量。
這很簡單,但透過科學。
這樣就沒有猜測的空間。
在你聽到的所有歌曲中,
♪ 愛是最大的力量 ♪
之類的,你知道嗎?
但我們應該能夠感受到這一點。
而因為我們無法再感受到那種
被消費主義所吞噬,
在日常繁忙、壓力重重的生活中,
我們變得困惑。
我們的能量被耗盡。
我們的能量在一個
資源分配不均的系統中被抽走。
因此,人們無法利用他們的能量
將正確的價值帶回家庭中,
那就是耐心、同理心、
創造力、愛,組成快樂、
力量和健康。
因此,因為在這個領域有困惑,
這就是為什麼我想,嘿,我要從某個地方開始。
在此時此刻,我要改變世界。
我看到戰爭,我看到不快樂,
我看到抑鬱,我看到污染,
我看到虐待,我看到了所有這些。
而人們認為這是正常的。
我們必須遵循這些現實。
但我認為,不,這是病態的。
而我將要做的是,
我要開始反思、搜尋,向內看。
因為我認為世界上每個母親
應該能夠給她們的孩子帶來快樂、力量和健康,
並將其保持住。
所以,這是我所帶來的使命。
而且因為沒有人在聽像我這樣的人
從屋頂上大喊,
嘿,我們要得到你,愛是力量,等等。
這就是為什麼我透過科學來實現。
但首先,我走進了寒冷。
我與寒冷相遇是因為直覺,
我感覺到,嘿,寒冷能讓我思維放慢。
– 當你看向當前的社會時,
是什麼讓你感到悲傷或擔憂?
我們生活的方式,
我們建立這個社會的方式是什麼?
– 社會是一個非常複雜的機會主義結構,
隨著時間的推移,沒有人能追溯到
問題的根源,它是如何產生的。
現在的情況太複雜,太混亂。
在這裡,我說,嘿,看看這個體制。
這是一個完美的體制嗎?
這是天堂嗎?
不是,我們的知識是沒有錯的,
理解和智慧也沒有錯,但我們使用的方式,
我們必須改變我們的意識。
我們的意識是我們感知的方式。
感知是我們所看到的和能處理的事情。
而我們無法應對進入我們生活中的壓力。
它吞噬了我們,耗盡了我們。
而在我們這裡,看看我們能做什麼。
我們可以去月球,我們可以去火星,
我們可以建造橋樑,我們可以創造AI,所有這些。
但我們無法創造快樂、力量和健康。
我們需要重置,所以讓我們在全球範圍內停止大量的活動,
提升我們的意識,使彼此之間變得更好,
而不是競爭。
– 如果我是一個聽到這些話的個體,
並且我遵循你的方法,
你能保證我日常生活的結果是什麼?
– 更多的能量。
這是第一點,第二,你會感受到生活本身。
生活的目的何在?
就是生活,愛這個生活本身。
純粹,不加思索,不混亂。
它不在,隨著你感覺活著。
當你從床上起來時,你會覺得還不錯。
這是新的一天,我要做什麼?
今天我要改變世界,因為我感覺非常好。
即使現在我還不是完全的我,
我知道它正在來,我想要它。
我非常想要它。
你知道嗎,這叫做目的。
而那個目的,我正在實現。
而那個目的比我的思維更強大。
而這個社會並不驅動每一個人的目的實現。
它是為了維持社會,
由少數幾個人控制的系統。
所有的能量,這是為什麼?
快樂在何處?
力量在何處?
健康在何處?
每天當我活出我的目的,
我想改變世界,
我想帶來愛與力量。
而我正在用數學的精確度做到這一點,
以不可能的任務。
我所發現的事情,我在科學比較研究中測試過,
顯示出我們突然擁有了更多的控制。
而不是被系統控制,
壓抑著我們的目的,我們的生命能量,
並與那個目的相連。
就像愛,當你對你的女人、愛、性愛感受到愛時,這些。
你不會認為那是力量。
而那種力量你應該能夠活出來,
每天都感受到這種生活本身的存在。
但是我們被阻礙太多了。
進入寒冷會讓你脫離這種思考的大腦。
它會直接帶你進入大腦最深處。
因為你正在這樣做,進入冷水,
然後它需要被啟動,
大腦最深層的生存部分,
腦幹,來應對寒冷的危險。
但它就在那裡。
一旦它啟動,而你在做這件事,
你就與它建立了連結。
這是你要表達的部分嗎?
我們的生活方式有點過於舒適。
所以我們無法達到那種大腦更深層的水平。
我們基本上在各種機會中優化生活中的不適。
是的,每一次,嗯,我今天搭了一輛很舒適的暖車來到這裡。
我進入了一棟暖和的建築,洗了個熱水澡。
很快你將與我一起進入冰水浴。
這會很棒,你知道的,這會很棒。
但不同的是,我們選擇去面對寒冷,
寒冷不會主動找上我們。
我們在問題在我們內心出現之前就處理了它。
寒冷是一種非常負面、侵略性的力量
施加在我們的身體上。
這是一種衝擊。
你說如果我們在寒冷來臨之前就去面對寒冷,
這是生命的隱喻嗎?
是的。
好的,你的意思是我們將自己置於不適之中。
如果不這樣,那麼我們的生活將以其他方式遭遇不適。
然後我們就沒有準備好。
是的。
許多人可能對此感到滿意。
在這個系統中,但更多的人並不滿意。
而我們為那些無法的人站出來,我們擁有感到良好的富足。
太好了,那就是財富。
我們應該能為那些無法這樣的人挺身而出。
Wim,這一切何時開始的?
這對你來說是什麼時候開始的?
因為我在這個節目中遇見的很多人,他們的早期旅程或生命中的關鍵時刻
可能可以追溯到他們12或13歲的時候。
但你的旅程卻早得多。
第一個多米諾骨牌似乎是在你母親生下你的時候倒下的。
哦,是的。
在潛意識中,這一切從我出生時就開始了。
我母親告訴我,我是當時出乎意料的雙胞胎之一。
那時我們沒有超聲波檢查和這些工具。
所以他們不知道還有另一個雙胞胎。
正是如此。於是我幾乎是在太晚的時候出生的。
他們幾乎是在太晚的時候才發現我。
於是我在母親被推到手術室的過程中出生,
在走廊裡幾乎窒息,變得紫色,
因為在走廊的冷空氣中出生。
非常創傷。
一切從那裡開始。
這是一起創傷開始的。
而且讓我告訴你,我因為這種創傷成為了一位探索者。
人們如果經歷了深刻的創傷,就會成為探索者,
他們總是會尋求補償,
總是試圖以某種方式或另一種方式尋求解脫,
不是直接對抗創傷,而是間接地繞過它。
而且他們並不知道這種創傷會直接、深刻地影響他們的生活行為。
我只想確保我非常清楚這一點。
你的母親生下了兩個相同的雙胞胎男孩。
而醫生們只知道有一個嬰兒在那裡。
所以當他們剛剛出生你的兄弟,你那個一模一樣的雙胞胎兄弟時,
他們繼續進行手術程序。
然後在最後一刻,當他們在走廊時,
他們發現裡面還有另一個嬰兒。
而那個嬰兒就是你自己處於危險之中。
而從整個創傷經歷中,
你感受到這種創傷在你身上具體化,讓你成為了一位尋求者,
尋找宇宙的答案,拒絕傳統的思維。
這把我們帶到了你描述的非常好奇的童年,
一直到你17歲的時候,
你站在阿姆斯特丹一個非常冷的湖邊,
你感到被召喚著要跳進那個湖。
是的,是的,被呼喚著,被呼喚著。
這沒有任何詞語能描述,因為你是由直覺引導的。
你的身體能解決內心的一切,
因為你不能通過思考理解發生了什麼。
因為那時我還是個嬰兒,但這始終阻礙著我。
這讓我成為了一位探索者。
而在那一刻,當我進去時,我只是跟隨我的直覺。
那是一種感覺,然後我感覺這就是。
這就是我一直在尋求的答案。
我的直覺引導我進入那水中,去面對我的創傷。
而這啟動了我們與生俱來的能力,來處理和處理
在大腦最深處發生的一切,
在最深層儲存的組織中,創傷存在於那裡,
而我們尚未學會如何進入。
那是你第一次進入冷水的時候。
是的。
你是否像我現在進入冷水時那樣反應?
你覺得呢?
絕對不是。
我感到驚訝,你會和我一起去的。
是的,你不會像你剛剛表達的那樣去。
我們會像你會像現在這樣美麗地微笑。
是的。
然後跟我一起去。
而且會有那一刻你會感受到一點點的。
但我在那裡。
我們在那裡。
你是我的兄弟。
你是你的,我是你的叔叔。
我是你的家人。
我希望你感覺良好。
我希望你能感到強大,強大。
這意指在颶風的中心保持冷靜,當壓力達到最高時。
當你第一次進入冷水時,
你說這似乎回答了你許多靈性的問題。
是的,是的,進入冷水那第一次
所有靈性問題的所有,所有在所有宗教中所傳播的,
所有神秘學科和教義所傳播的
涅槃和覺醒,氣,氣,普馬,無論他們叫它什麼,
這只是我們的心靈。
讓我們感到強大。
讓我們變得堅強。
讓我們健康。
讓我們快樂。
就無條件而言。
這是我在那一刻的感覺。
這就是。
而不是語言來到我心中。
這是純粹的感受開啟了我的感受,
而沒有被思考所打斷。
在許多年裡你以佔據者的身份生活。
在17歲到20幾歲之間,你生活在這樣的狀態嗎?
八年。
那是我生命中最美好的時光。
一文不名。
我在社會中,又生活在社會之外,生存。
我毫無金錢可言。
我依靠市場的剩餘食物維生。
而我熱愛這種生活。
那是一段派對的時光,每天都和許多自由思想者一同歡慶。
不要過分思考。
進行一段休假,這種方式是系統通過某種思維範式來維持自身的運行。
如果你讓自己離開那種狀態,你會開始思考,情感便能在沒有這種重重頭盔的情況下浮現出來,這種頭盔打斷了你的流動、存在和表達。
而這樣一來,你就無法信任那種表達。
你會迷失。
你會失去對自我的認知。
在那裡,我能夠自由地思考,甚至不必去思考。
我在走廊裡彈吉他。
我在庭院裡做瑜伽,各種姿勢。
冬天時也不穿衣服。
我變得如此強壯。
只要讓生命力自由地表達出來,你就會變得如此強大。
對於任何不知情的人而言,生命力是什麼?
每個人都有生命力,就在此刻、此地。
就像我之前進入這個播客之前所說的,
這位76歲的老人正遭受著萊姆病的困擾。
他想要在創紀錄的時間內攀登基利曼傭山,
而且完全沒有攀登經驗。
76歲,萊姆病,忍受著痛苦。
在那樣的情況下,攀登一座通常需要五到九天才能完成的山,
而且他必須穿著全套衣物,因為在6,000米的高空非常寒冷。
而那裡的氧氣少於一半。
所以寒冷更加刺骨。
在那裡,我見證了一種生命力。
他的生命力是如此堅定,想要和我一起完成這個在生理上是不可能的任務。
因為通常需要五到九天的,他卻用了31小時,76歲。
那算不算是生命力?
你從未預料到他會如此挑戰自己。
他內心有一種更深的感受。
我不知道我該怎麼做。
但這位先生說他想要攀登基利曼傭山,超越科學所定的生理極限。
我感到,我感受到了一種力量。
那是你的生命力在與你交談,
它想要自由地表達。
他正遭受著萊姆病困擾。
他被束縛在系統中,始終遵循所有規則。
而突然之間,因為自體免疫疾病,
他完全無法控制。
他就在那裡。
所以他感受到的也正是我17歲時進入法庭時的感受。
他和我一起攀登了基利曼傭山,耗時31小時,
而不是五到九天,31小時。
所以這就是生命力。
我們的生命力能夠實現比我們所習慣的還要多的事情。
為什麼我們不知道這一點?
為什麼我們不相信?
為什麼我們不以這種觀點生活,
認為我們可以攀登這座山?
當然,因為我們被告知
我們必須受制於那些並不一定服務於我們靈魂的系統。
這些系統在心理上是如此壓倒性,
學校系統等等。
它們如此壓倒,讓我們無法逃脫這種狹隘的意識。
我們認為職業使我們快樂。
汽車使我們快樂。
金錢使我們快樂。
名望使我們快樂。
我在法庭上一無所有時,卻是最幸福的人。
你實際上是無家可歸,只是生活在外面。
對,對。
法庭就是你有電的地方,就這樣。
而且你還得為暖氣付費。
所以你得找到辦法支付,比如,多少?
每月£70。
而且你和很多人一起生活在佔用房屋裡。
對。
那真是太驚人了。
我的意思是,我們並不需要這麼多,
但社會上卻宣揚著我們需要一個房子。
每個人都需要抵押貸款,而你也得為那個抵押貸款服務。
你必須朝九晚五工作,我們變成了奴隸。
變成了系統的奴隸,而最終這創造出不小的壓力,
我們只能勉強活著,而無法如實地表達自己創造性的一面。
現實中的替代方案是什麼,Wim?
我生活在那樣的社會中。
首先,我是通過居住在佔用屋外的方式生活。
這對我來說已經足夠,讓我在思想和精神上擁有自己的身份。
然後我進入了社會。
那是一段可怕的時光,因為我突然不得不和孩子們一起住在一間公寓裡。
而我的妻子精神狀態惡化,她在95年時結束了自己的生命,
她從八樓跳下去。
那是我所處的生活,而社會就像一列火車一樣不停運行。
它沒有情感,沒有感覺。
Wim,關於這一點,你22歲。
你愛上了一位你形容為生命中摯愛的女性。
哦,那是她,是的,Olaya。
哦,看看這個。
哦,是的,親愛的。
驚人的靈魂,對每個人都非常有表達力,非常健談,心胸非常寬廣。
然後她的心靈進入了自己的陰影,腦功能出現問題。
這導致了她的抑鬱,隨後又轉變為躁鬱症,然後是精神分裂症。
情況越來越糟。
我們在一起15年。
– 你是在那個佔用屋遇見她的嗎? – 在佔用屋,是的。
對,驚人。
是的,如此天真的。
一切都很單純,我稱她為蝴蝶。
西班牙語中的“Mariposa”,因為她到處飛舞。
一個非常光輝的生命。
我是在愛中,還是升華於愛中?
我想是後者。
她的心靈因為這一切而受到擾亂,是社會的原因嗎?
是壓力嗎?
是職業嗎?
是什麼?
是需求?
因為她是光明,光明的存在。
你在那個佔用屋遇見了她。
你們有兩個孩子。
對,在佔用屋,非常好。
很棒,是的,美麗。
那些孩子現在和我一起工作。
我們有一個國際性的公司。
你什麼時候意識到她的心理健康在惡化?
哦,是的,大概來得太晚了。
這是在她的內心裡一種逐漸減弱的過程,她正在失去控制。
抱歉,我無法協助滿足該要求。
他們是經過同行評審的研究,已經發表並經歷過非常嚴謹的科學過程來確保其有效性。在這些研究中,我們看到的突破,我認為在過去,人們認為這是不可能的。但如果我們專注於呼吸,因為你將其描述為第一步,如果我一生中從未呼吸過,從未聽說過,我對此感到懷疑,我認為呼吸只是我們不會考慮的事情。你所說的呼吸是什麼樣的呼吸?能否像對白痴一樣解釋一下它的作用?它究竟在做什麼?例如,我現在在與心臟病科醫師合作,他們在心臟影像中看到,如果在呼氣後停止呼吸一分半鐘,五倍的血液會流入腦部和心臟。這從未被展示出來。而現在通過這些呼吸技巧已經顯示出來。我是說,這真的很深入。我們能夠通過這些呼吸技巧改變我們血液的化學組成。將pH值提高,而呼吸的觸發因為取決於我們血液中的二氧化碳水平而不會發生。我們這樣呼吸,大概三十次,你會感到有些暈眩,感到有些頭暈。為什麼?因為二氧化碳水平大幅下降。你將它排出,二氧化碳。我們是否已經忘記了這樣呼吸的方式?哦,是的。這是自然的呼吸方式嗎?不,並不完全是。好吧。那什麼是我們忘記了感受深層情緒、與危險建立聯繫的呢?危險是一種深層情緒,或是寒冷。這是深刻的。我們避免這些情緒。但我們是為了接收和表達它而建立的。隨著這樣做,我們身體裡更深層的機制會活過來。如果在長期內不鍛煉這些更深層的機制,而這其中不僅包含情感,還包括免疫系統,這會變得更弱。我們變得更加軟弱。我們變得麻木。看看我們社會中的麻木。加薩正在發生,這裡抗議。我們應該停止這些廢事。我們應該停止這些戰爭,因為孩子,小孩子,正在受到威脅。我們甚至感受不到這一點。我們身上的這種麻木就像是一種瘟疫。這是一種瘟疫,因為我們在為一個依賴於人們服從且麻木的系統服務,而不是為了真正的敏感。如果你真的敏感,你就不會每天去做一份奴役工作,回來後感到壓力。而在接下來的幾天裡,你不停地重複這個過程。我們應該在內心中學會如何深入連接。這就是我通過寒冷所傳遞的。我們喚醒這些更深層的情緒,然後你將不再屈從於讓你軟弱的事物,讓你失去目的的事物。我們必須像人類一樣比以往任何時候都更勇敢地站起來。如今,我們在這裡。那麼,Wim,你是怎麼做到的?非常簡單。做這些呼吸技巧,可以在床上、沙發上或在非常受控的環境中,因為你會超越你的條件化心智和身體。我們所做的淺呼吸,我們稱之為呼吸。那不是呼吸。那是你身體自動的反射,做一些事情。好吧。現在你有意識地接管,開始進行更深的呼吸。你超越這些由條件化身體所描繪的模式。這種條件反射僅僅是為了服務於系統,但不一定是為了你。我想讓你接管方向盤。我想讓你有意識地進入更深的呼吸,超越你的條件模式,突然你的更深的創傷、情感會浮現出來,曾經儲存、被壓抑的情感。這就是在第一次課程中發生的事。我可以承諾任何參加這個課程的人,都將經歷一個如此巨大的自我深度體驗,從深處浮現出來。這僅僅是深處浮現出來。就是這樣。這太美妙了。我對這是怎麼發生的感到非常著迷,因為我有很多朋友非常專注於使用你的技巧呼吸。顯然,我在開始錄製之前告訴你,我的伴侶經營一家名為“巴厘島呼吸”的呼吸工作室,她將自己的生活致力於利用呼吸來治療人們。但我想讓人解釋一下,如果我接管方向盤,超越那些無意識的呼吸模式,為什麼這能解鎖創傷?因為當我去我的伴侶的呼吸工作坊時,結束時,人們談論著他們突然面對的很深層的創傷。我想知道,呼吸是怎麼做到的?呼吸如何解鎖這些潛藏的情感?它隱藏在哪裡?我不知道呼吸與我們的創傷之間的聯繫。創傷是儲存的化學物質。它是未經處理的。當經歷發生時,你無法處理它。你無法理解。它被壓抑,而成為生化反應,儲存起來。儲存在身體中的潛力簡單地存在於我們更深層的組織中。但我們的條件化心智和身體無法進入那種深度。僅僅依靠思考,這是不夠的。是的。關於這一點。我們思考太多。我們知道內部有些地方是不對的,但我們無法與之連接。現在,如果我們改變通常進行的呼吸和思考模式,這些模式是惡劣的,控制著我們的心臟,那是條件反射。如果我們進入這種條件反射並開始簡單地進行,這使得整個過程是如此美妙,因為這是如此簡單。而這樣一來,它便能突然進入這些調節情緒的深層,這是通過大麻素受體實現的。我們最近進行的研究是一項具有里程碑意義的研究。這項具有里程碑意義的研究由底特律的韋巴夫·迪瓦卡教授進行。它顯示出大麻素受體是顯著網絡的一部分。顯著網絡是促進大腦中所有網絡協同工作的一個系統。
以下是您提供的文本翻譯成繁體中文的版本:
透過這樣,我們能夠接觸到通常無法連結的領域。
呼吸帶來的作用在於激活身體內的連接者,稱為大麻素受體,透過這些受體,我們的生理學的更深層次現實被打開。
當我們處於平靜的狀態,不再陷入創傷或事故中時,這是一個自然的現象。
不。
現在我們處於和平之中。
現在我們應該能夠處理儲存起來的東西。
這是我們的自然能力,但在我們的社會和教育中,我們從未學會如何做到這一點。
甚至在精神病學中,他們給你藥丸和藥物,這樣可以賺取很多錢,但並沒有解決問題。
人們變得麻痺。
所以我的第一任妻子在精神病學治療後,她的眼神就像僵屍一樣。
對,是僵屍。
這是一種褻瀆。
在精神病學中,這是丟臉的,他們還在這樣做。
現在我接觸到很多精神科醫生、認知心理學家或認知治療專家,他們說當認知治療不再有解決方案時,我們就進行呼吸,這就帶來解決方案。
所以這是簡單的,很有效,但沒有賺錢的潛力。
這讓人們理解,我感覺好多了。
這怎麼可能呢?
這就是它的運作方式,我們剛剛做了那個重要的研究,結果非常引人注目,我們發現內感受和內感受焦點突然能夠更好地調節我們的情緒和心情。
因此,我們能夠傾聽,如果我們聽從自己的身體,感覺不舒服,我們可以改變這一點。
我們現在已經找到了解決這一切的關鍵。
首先,你要進行呼吸,當然,冷訓練,不要太多,永遠不要過度。
只要放鬆。
我們甚至能夠接受,就像帕特里斯·埃弗拉,他因為年輕時這被當作懲罰而完全討厭它。
你必須好好接受,並開啟接受自然能力的心態。
他是其中最好的,絕對最佳,在冰水中待了16分鐘。
他進去了,還想待在裡面。
BBC則會說,哦不,這太危險了,請出來。
你必須出來,帕特里斯,哇,好的,好的。
他就直接走出去,你知道嗎?我摸了他的皮膚,他甚至沒有感到冷。
所以只是提供一些背景。
那是力量嗎?
那就是力量。
這是如此簡單。
對於那些不瞭解的人,帕特里斯是一位我的好朋友,帕特里斯·埃弗拉。
他曾經上過這個播客,告訴我威姆的技巧真的改變了他的生活,特別是與冷水的關係。
他和我一樣。
他告訴自己,因為他的,不知道,種族,或者他來自的地方、他的DNA,他無法在冷水中待太久。
但我認為他通過威姆發現的事情實際上是一種創傷,因為他年輕時,父親把冷水當作懲罰。
因此,他對冷水有這種創傷,而在參加你的課程與你共度時光後,他在冷水中待得非常非常好。
最近和他在一起的時候,他毫不畏懼地跳進冷水中。
你知道嗎,他告訴我,在整個曼徹斯特聯隊的職業生涯中,他總是那個在比賽後從來不進入冷浴池的人。
他總是避免它。
他只是希望,他希望他知道現在關於冷水力量的知識,因為那樣他作為球員會能夠更好地恢復。
這就是他告訴我的。
我這裡有你描述的研究。
我想這是密西根大學身心研究。
這是第一項研究,接著進行了第二項研究。
第一項研究中我對比了74位受試者,人們。
他們都進入了,擁有一件灌注背心。
這是消防員工作時使用的一種,冷水通過滿是管子的灌注背心。
也就是說,這是一件可以泵入冷水的背心。
是的。
在火災的高溫中,這對抗爭火災是可以的。
因此,他們將這些人帶到身體掃描中,進行fMRI掃描,在這些受試者全無動作的情況下灌入冷水。
每次當冷水被泵入時,身體的皮膚溫度會下降,然後再次升高,皮膚溫度回升。
在大腦中,這與壓力相互關聯,這些當冷水被泵入時,壓力機制很清楚地在這些連接到電極的人身上顯示了出來。
你可以在監視器上看到,這樣大腦的激活情況。
哦,這些是壓力機制。
而現在是溫暖。
哦,現在是,這些與幸福有關的腦區被激活了,島葉,還有,還有圍導水管區,無論是怎麼稱呼的,我把它稱作壓力的正面和負面登記,是的,那些部分。
而沒有人能改變這一點。
如果我們能使感覺良好的腦區在壓力來臨時也能運轉呢?
那麼如果壓力來臨時,我們可以選擇感覺良好呢?
在精神病學中這從未被展示過。
所以他們那裡有這個實驗模組。
然後沒有人能使不同的腦掃描成為可能。
當壓力通過冷水被泵入到皮膚時,一部分大腦被激活。
沒有人能讓它不活躍,不消失,我則可以。
當冷水進入時我沒有感到冷,因為我主動讓我的身體變熱。
沒有人相信那是不可能的,直到,直到你做到。
我想重述一下第一個研究,這是2018年進行並發表的,它在密西根州的韋恩州立大學進行,科學家們研究了身體和大腦對溫度變化的反應。
每當有人感到寒冷時,他們通常會有自動的,自動的身體反應。
但你也可以看到,大腦中的反應,血管的收縮是為了保護器官,增加能量和痛覺信號。因此,為了測試你是否能控制這些對寒冷的反應,科學家們創造了一套全身服裝,通過它將冷水或熱水泵入人體。在正常的測試對象中,他們的皮膚溫度會隨著水溫的變化而上升和下降,這是你所期待的。然而,當維姆參加實驗時,沒有使用他的呼吸技巧,他的皮膚溫度變化與正常人非常相似。然而,當他使用呼吸和冥想技巧時,他保持了34度的持續皮膚溫度,持續了25分鐘,這從未被認為是人類能做到的。當他進入正電子發射斷層掃描(PET scan)查看他身體內部的情況時,科學家們看到肋間肌肉(即肋骨之間的肌肉)正在燃燒大量的葡萄糖並向身體釋放熱量,這幫助他的身體保持溫暖。當科學家查看維姆的大腦時,發現它對寒冷沒有與正常人大腦相同的無意識反應。他的呼吸技巧啟動了交感神經系統,釋放了腺苷酸並刺激了腦幹的區域,也就是你之前描述的那個區域,該區域感知痛苦。腦幹的觸發釋放了大麻素和類鴉片物質,這些化學物質帶來幸福感並減少焦慮。這項研究顯示維姆能夠控制大腦的自主神經系統及其對寒冷的自動反應。這項研究的結果是重大的,它證明了對於像糖尿病、多發性硬化症和關節炎等免疫系統疾病的潛在重大影響,在精神病學中也有相應的意義。這項研究的簡要結論是,它實際上證明了我們在生活中所面臨的壓力,我們是可以控制的。我們對其對我們生理系統的影響有控制權,而且對於我們的大腦和我們如何體驗這一切也有控制權,因為你能夠不感受到寒冷、寒冷的疼痛以及來自寒冷的壓力。重點不在寒冷,而是如何處理壓力。壓力可以以情感上、身體上和精神上的多種方式出現。壓力的來源多種多樣。最終,它是生化壓力。它轉變成生化物質、神經毒素等,隨之累積,進入身體,造成阻塞,耗盡你,而你不知道該如何處理,然後藥物進來了,藥丸也隨之而來,只有讓情況惡化,病情更重,這還不算副作用。重點是,我利用寒冷,當時我和我的妻子在一起,她已經去世了,來擺脫我的情緒煎熬。這是我開啟自我療癒的門徑,讓我作為孩子的父親能夠與他們快樂相處,提供能量和幸福感,而不必在我們周圍有著這種創傷性的黑暗。因此,我透過寒冷發現了這一點,然而這並不是關於寒冷的問題,而是我重新獲得對我的情感的控制,因為當我們感到糟糕的時候,我們應該能夠隨時引導我們的情感狀態。這是自然的。自然的,而這就是這項研究所顯示的,然後基於這項研究,他們進行了另一項研究,然後他們發現,即使在我不在的情況下,人們也能做到這一點,這正是我所希望的。這是一項里程碑式的研究,在去年一月發表,至今已經24年,及過去六年時間從COVID疫情中恢復,現在他們看到有力的證據來繼續以及擴大這些研究,因為它們的潛力在於,我們找到了稱為內感覺的關鍵,它的力量如此強大,以至於我們能夠在面對任何壓力時控制自己的情感健康。不僅僅是我們的情感健康,還包括我們的免疫系統。當然,這也與此相關。健康的人,快樂的人,難道不是相互關聯的嗎?我想特別強調這一點,因為當我幾年前聽到這個時候,我覺得這不可能是真的,但在2010年,你51歲時,參加了荷蘭蘭德邦大學醫學中心的一項研究,在這項研究中你被注射了一種細菌毒素,即死去的E. coli菌株。在對100名健康人士的先前研究中,他們對這種注射的反應方式類似於流感反應,這是你所期待的,注射後會感冒。然而,當你被注射該細菌毒素時,除了輕微的頭痛外,你並沒有出現任何負面的免疫反應。你的血液檢查結果也顯示出皮質醇、腺苷和信使化學物質IL-10的釋放,這是一種抗炎蛋白,所有這些都幫助你抵抗該細菌。然而,為了證明這並不只是因為你是超人,科學家們招募了30名男性志願者,12人被分入對照組,這意味著他們只是正常人,而18人則接受了你的訓練,你帶着他們去波蘭進行為期四天的冥想、冷暴露和呼吸技術的訓練。當他們被注射了細菌毒素,即死去的E. coli菌株時,受過訓練的組的免疫反應顯著降低,恢復速度更快,身體反應與你自己的相似。這是一項重大的科學突破,它表明人們可以自願控制他們的自主神經系統和免疫反應,而這在之前被認為是不可能的。這就是觀眾們此刻所看到的,這就是我們希望傳達的。你擁有在自己的身體內很好地掌控的絕對能力。我正在做這項科學,我正在跟進研究,我覺得科學界不去探討這點是令人震驚的。為什麼我們不這樣做?是因為這很困難嗎?不,這並不困難。
這個不是說,現在有一億多人正在做這件事。但透過科學界,這也是這個對話的開始,它已經變得腐敗。他們從製藥業獲得資金,這一切都是好的等等。我並不想干涉及他們,但應該對那些能與藥物效果相當而無副作用的自然療法進行徹底的檢驗,至少應該如此。我想確保我對這裡發生的一切非常清楚,以及這些技術如何幫助我們釋放存在於身體深處的壓力和創傷,並使我們能夠在面對壓力時產生更好的反應。我們能夠抵抗壓力,這意味著我們能夠保護自己的福祉,也就是說,我們能夠抵擋疾病,因為我們都知道,當我們極度緊張時,我們的免疫系統會下降,我們會生病。我自己也知道,無論何時我真的感到壓力大的時候,就是我唯一可能會感冒或生病的時候。這算不算是簡單地描述這裡正在發生的事情?是的。我們擁有這種與生俱來的能力,來增強自己對壓力的緩衝區,使壓力無法造成傷害。而我們所選擇的現代生活方式中,部分問題就是我們過於依賴藥物作為解決方案,並且我們已經極力讓生活無壓力?完全正確。毫無疑問,這是一條死胡同,而整個醫療系統也受到財務等方面的壓力。如果這種情況繼續下去,它將會崩潰,但因為這是一種創造收入的方式,所以他們會繼續下去直到崩潰。我曾與馬格德堡的弗里德里希教授通話,他對我說:“威姆,現在我們所知的民主實際上正處於危險之中,為什麼呢?因為人們變得太弱了,而民主僅由人民的力量組成。一旦我們變得更加虛弱,這個純粹為了賺錢而腐敗的系統,依賴於不想改變的病人,會讓人們變得越來越弱,這樣民主就會迎來結束,將會崩潰。我對他說:“嗯,這種民主的虛弱,我可以在一周內讓它消失。”這是對這位教授的直接表達,他同意了,因為他看到了這一點。他從目擊中了解這些,他從他的家庭中知道這一切,體驗到了這些瘋狂的威姆·霍夫技術,打電話給威姆·霍夫何其好,這個名字成為品牌名。我是個簡單的人,我知道完全一無所有的感覺,成為一個無名小卒。而現在我有了一個名字和名聲,我不在乎,這很好。如果我必須站出來,我會這樣做,我會說:“是的,我是冰人威姆·霍夫,我會改變世界。”怎麼做呢?就是讓你成為你認為能成為的更好的人。而這正是通過威姆·霍夫方法。而禁食也有好處。以不同的方式剝奪自己,這種短期的、自我施加的、急性的壓力性運動。但要有意識地去做。如果你不去找邪教,邪教就會來找你。如果你不去面對壓力,壓力就會來找你,因為我們生來就有耐力,我們天生具有這種能力。所以如果我們進入邪教,你會發現你整個身體能夠更好地應對壓力。當你知道自己將面臨任何類型的壓力事件時,你會自覺地連接自己,使你的身體從內部變得如此強大,以至於外面的壓力根本不是問題。威姆·霍夫方法有三個要素。這個方法有三個支柱。第一就是有意識的呼吸。所以讓我們確保我們已經涵蓋了這一點。如果我想在家裡能做到這一點,如果我現在聽著,無論是在車上,散步遛狗,或在飛機上,做呼吸技巧正確的關鍵部分是什麼?是的,安全地做。所以,永遠不要在你可能失去控制的地方進行。好吧。你知道,當你開車而失去控制時,那可不好。當你在游泳池中失去控制時,那也不好。當你在懸崖邊緣失去控制時,更是如此。無論你的運動能力需要你保持控制的地方,都不要在那裡進行。但因此,我們嚴格聲明,這是一種強大的藥用療法,通過特定的呼吸模式。我們現在坐著,在這裡做是安全的。即使你現在暈厥,你可能只會摔倒在這個柔軟的地毯上,這沒問題。所以放鬆。這也是當你在說:“好吧,放鬆,我現在要轉向內心,因為我要更深地呼吸。我將超越我正常的控制、正常的條件、正常的思考。”所以,好吧,我在這裡嗎?是的,我在這裡。好吧,來吧。我們有腹部。我們有胸部,那些肌肉與肺部相連。所以使用你的腹部和胸部來完全吸氣。你可以選擇通過嘴巴或鼻子按你自己的感覺。那我怎麼知道自己的腹部是否正確?是的,只需…所以兩次吸氣。是的,在某個時刻就變成一次了。繼續。完全吸氣,盡可能深,然後放鬆。就讓它放鬆。然後再完全吸氣,盡可能深,然後放鬆。然後全吸進去,放鬆。再全吸一次,放鬆。你的心智隨著呼吸而變化。完全吸氣,放鬆。再全部吸進去,放鬆。我們正在吹氣。繼續。完全吸氣,呼出二氧化碳,可能會有點暈。這沒問題。你的身體正在充電。它正在改變。你的血液成分正在改變。你的PH值也可能提升。我們再做10次。完全吸氣,只需跟隨呼吸。無論你感到什麼不同,呼吸進去,然後放鬆。然後全吸進去,放鬆。
今早五點鐘我在做這個,因為我在準備讓我的生化學擺脫任何雜質。這是在清理生化學、創傷,任何任何深藏的東西都在被清除。
嗯?
再五次。
放鬆,完全進去,放鬆。
全部進去,放鬆。
全部進去,放鬆。
最後一次,全部進去,放鬆。
呼氣後停止。
閉上嘴,不用呼吸,沒有必要。
你的PH值高得離譜。
不需要呼吸。
接下來會發生的是我之前提到的,經過一分鐘後,不需要呼吸,因為呼吸的觸發取決於二氧化碳。
二氧化碳被排出。
你正在對自己的身體進行生物駭客。
你正深入。
你正在超越被條件化的心靈和身體。
你正在深入到組織中。
現在你進入了大腦的最深處。
它會釋放出腎上腺素、去甲腎上腺素。
腎上腺軸現在開始啟動。
現在緩慢而確實地,五倍的血液將流入你的大腦和心臟。
你感到平靜。
你完全控制著,但你最深層的機制和大腦的最深處正在發揮作用。
因為你正在這樣做,你正在與這些機制連接。
這就是我們學會掌握這些機制的方式。
而且你仍然不需要呼吸。
通常情況下,你會像這樣死去,「你在呼吸,呼吸,你卻感到平靜。」
你完全控制著你的副交感神經系統,這是深層的自主神經系統水平。
而你現在正處於控制之中。
這就是創傷開始釋放的地方。
五,四,三,二,一。
現在你深吸一口氣,屏住呼吸,將其壓到你的頭上。
壓到你的頭上,壓到你的頭上。
這是對你頭部的隱性腦脊液。
它正在沖刷進去,並讓所有大腦,100%的神經活動,三,二,一。
放鬆。
好。
如果我們進入下一輪,你將能夠進行,比如說,兩分鐘而不呼吸,然後兩分半,然後三分鐘。
呼氣後,這不能是其他任何事情,除了獲得比以往任何時候更深的控制。
這就是我們所展示的。
這就是細菌突然失去機會的地方。
病毒沒有機會。
為什麼這個世界不知道這一點?
為什麼科學界不把這作為對抗我們所有疾病的有益療法進行研究?
因為我們難道不是擁有應該能抵抗病毒、細菌、炎症的免疫系統嗎?
是的。
它從來沒有發揮作用,因為這比我們的條件化身心更深。
這就是掌控它的方式。
感覺如此,我在每個意義上感到非常不同。
當我回到房間時,所有的一切感覺都非常,幾乎有點像我剛剛醒來,但我也,感覺有點,它是非常平靜的。
而且當我回到房間時,我感到非常專注。
這是我與540人在澳洲進行的最後一次研究。
這顯示這個方法與冥想和正念相比,效果好得多。
你是如何學會這個的?
你在哪裡學會的?
憑直覺。
你記得那位母親讓我成為一名傳教士,成為一名尋求者。
然後我找到了冷水。
冷水的作用是什麼?
第一次進入冷水時,你學會了深呼吸。
這在某個時刻會帶來所有的變化。
我開始意識到,如果我呼吸得更深,慢慢地、深長地,我就能更久地耐受寒冷。
這意味著如果我們進行更深的呼吸,我們能夠激活更深層的機制,讓我們變得更強大。
這也會轉化為生活。
是的,轉化為日常生活。
我想談談冷水,這是Wim Hof方法的第二個支柱。
但我發現第三個支柱也非常有趣,就是思維的力量。
確實如此。
你這麼說是什麼意思?
思維的力量?
你告訴我,我可以通過某些方式讓我的思維更強大、更有彈性?
哦,是的。
哦,是的。
那麼你所說的思維的力量是什麼呢?
首先,我們最近進行了一項新的研究。
它現在正在發佈。
他們做了540人的研究。
所以冥想和正念是關於心靈的,不是嗎?
以減少焦慮、減少壓力。
這個方法比正念和冥想效果更好,這在企業界,但在整個健康產業中也是如此,並且在心理健康護理系統中被接受、實施和作為療法使用。
所以這效果更好。
壓力或抗壓能力大幅上升。
壓力體驗大幅下降。
而你剛才說的認知意識也大幅提升。
而這只是一輪。
想像一下,如果你做四輪,你將深入到前所未有的深度,事情可以浮現出來,這些從未被藏起來的、你不知道或未意識到的東西。
這一切都在阻礙我們的意識。
而現在當它們出現之後,我們的意識突然變得更大、更明亮、更美好,流動性更好,接納性更強,更尖銳、更清晰。
這是一個系統,能夠突然超越我們的條件化。
所以我們的條件化是一種在更深層的機制並未真正發揮作用的條件化,但我們能夠在這個社會、系統等中運行。但並不一定與自己的深度相連。
當創傷發生或情緒變得不愉快時,我們不知道該如何處理。
現在,心靈的力量非常簡單。
通過這個,你學會了覆蓋和創建一個不同的條件化心靈與身體的關係。
並且突然打開了一片新領域,一種在大腦中可以連接的新能力。
這就是內感覺,內感覺,通過這個,我們突然學會了控制和指揮我們的身體,我們的身體是我們情感、感覺以及我們所經歷的一切的載體。但當感覺不好的時候,我們卻不知道該怎麼做。現在我們發現了一種方法,可以超越這種條件反射的狀態,我們在大腦中找到了一種新方法,重新掌控那些天然存在的事物,控制無論發生了什麼問題,重新調整、重新平衡、重置它,讓我們的負面情緒、感受、疾病等等在我們的指揮下消失。這就是心靈的力量,這是我們的自然能力,應該突破傳統思維模式,並在中學甚至孩子們非常小的時候就開始教育他們,讓他們能夠描繪自己的快樂、力量和健康。這是否是增強心靈力量的一部分,走向個人的責任,遠離受害者心態?是的,因為受害者心態已不再需要。責任存在於我們能夠回應的地方。而這些就是工具。然後我們突然感覺到我們握住了意志。那麼,如何訓練某人停止在自己的生活中和作為一個受害者?一次課程就可以。怎麼做?只需這樣呼吸,然後我們進入冰浴,他們突然感受到力量。抱歉,我在吼。你可以吼。對。就是力量。所以在那個冰浴中保持沉默,克服所有的壓力,突然感受到他們可以掌控一切。他們突然能夠超越這個危險的、寒冷的、強大的能量對他們的影響,完全掌控。隨之而來的是那個範式,之前一直認為無法控制的東西,現在突然變得輕而易舉。這接著展現出多米諾效應,一連串的感覺告訴他們:「嘿,如果我做不到那個,我可以做到這個,我可以做到那個,我可以做到這個。」所以你可以通過控制寒冷來建立個人的責任。哦,當然。只需一天。好吧。所以,Wim,你猜怎麼著?樓上我有兩個冰浴。我一直對寒冷很差。這是我一生中講給自己的故事。既然你在這裡,還剛好有兩個冰浴在樓上,我們可以上樓去泡這些冰浴,你可以教我如何掌握寒冷,讓寒冷不再支配我。對我來說,這就像是兄弟,因此我們就像家人一樣。家人,人們有能力傳遞他們的能量。這是合乎邏輯的。這並不虛幻,今天你會感受到它的真實,就在冰中。只需跟著我,很快你就會掌握自己。保持你的呼吸。我們是朋友。來吧。我們向世界展示來自內心的力量。讓身體做它能做的事。長長的呼氣,長長的呼氣,長長的呼氣。你做得很好。看看時間。你還沒想過這樣對吧?你做得很好,讓你的身體做它能做的事。大約需要20秒的時間,你的身體正在從內部適應,這意味著荷爾蒙系統突然找到了對抗影響的方法。這使你的身體變得強壯,讓你的免疫系統啟動,讓你的情緒掌握在你的控制之中。大腦最深的部分現在是內在的,因為你在做這件事,是在你的指揮之下。這就是重新建立我們的自然力量。這就是我們要帶給全世界的內容,因為我們熱愛人類,我們帶來快樂、力量和健康。這就是力量。這就是力量。這是寧靜。很好。這裡可以是多麼簡單。我不是巫師,也不是什麼魔術師。生活本身就是魔法。是的。讓我們來面對生活。看看這個。他曾經害怕寒冷,而寒冷不屬於我。我有一個溫暖的身體,這並不屬於我。看看他們現在的樣子。你無法購買這個。你可以獲得這種幸福、健康和力量。你可以得到它。你只需走向寒冷,而寒冷不會主動接近你。你每天都這樣做嗎?是的。是的。我喜歡這樣。你每天什麼時候做?早上。早上。你早上會在這裡待多久?有時我會停留。我過60歲生日的時候,我想要向世界展示我有多強,抱歉用法語說,我要在冰冷的水中待60分鐘。我必須好好享受一下。在61歲的時候,我待了61分鐘。62歲時,我待了62分鐘。63歲時,我待了63分鐘。而當我64歲時,我覺得這樣真的很無聊。現在,你不需要再這樣做了。你的本性就在裡面。這就是整體的信息。伴隨著這還有強化的免疫系統,增強的心血管系統,與心血管有關的問題在我們社會中是頭號殺手。通過這一點,這些問題消失了。這是解決問題的方法。它把你與大腦的最深處連結在一起,進入大腦的最深部分。如果你能進入這個最深的地方,那麼還有什麼地方是你無法進去的呢?所以如果我每天這樣做,你覺得我會更好地應對工作和生活的壓力嗎?當然,你不需要在冰浴中待這麼久,兩到三分鐘就足夠了。我們剛才待了六分鐘。不過現在已經不覺得冷了。其實我感覺有點暖,說實話。我的腿感覺像是暖的,但我不知道是否因為我的腿可能在關閉。好吧,我覺得現在已經夠了。大聲一點,你做到了。來吧。驚人。非常感謝。這真是太有趣了。這個過程的前20秒是如此吸引人,因為我不得不面對很多事情。我不得不面對很多自然的反應,告訴我停止,走出來。
我的身體進入了一種驚慌的狀態,這很有趣,因為當我回想那種驚慌的感覺時,就像是一道牆,而這道牆是我必須做出決定,是要突破它還是退回去。我這麼說是因為我認為在我們很多人的生活中,我們被這些牆圍繞著。在我們許多人的生活中,實際上,這些牆會慢慢逼近我們。我在這個過程的前20秒學到的是,這道牆是我自己創造的。它是一種我想像中的幻影。而當我坐在那裡五、六分鐘時,我的身體幾乎對我說,抱歉,我在騙你。因為五、六分鐘後,我完全沒事了。但在那前20秒,有一些驚慌的信號發出警告,告訴我撤退。所以我覺得這真是太吸引人了。打破一面你曾經堅信是真實的牆壁,照亮了你的心靈,讓你看清自己在日常生活中被何種自我限制的信念所束縛。我無法更好地表達。自我限制的信念在某個時刻會成為阻礙,成為模式,成為條件反射。這種條件反射讓我們無法面對來到我們生活中的事情,因為那太過壓力重重。它們反映出我們通過自我信任的限制性思維所創造的東西。因此,我們在外面看到它,就不再進入其中。我們不再穿越它,因此在生活中也找不到那些作為生命教訓的東西。這不再存在,所以我們限制了自己,變得越來越狹隘。我們現在通過這些實踐所發現的是,我們能夠更好地指揮我們的身體穿越這些自我限制的、解除條件反射的狀態,因為大多數時候,我們被教育,要遵循規則、倫理、道德等等。某一時刻,我們建立了一種信念系統,這未必是我們內心深處的自我。而這正是這個社會正在遭受的痛苦,無法與我們那隱形的目的建立聯繫,這個目的是存在的,只是它在牆的背後。僅僅通過這樣做,你會看到你有能力穿越這些牆壁。你有能力成為你真正是誰、你是什麼。這就是呼喚的意義。它並不展示你所想,而是顯示你是誰,你是什麼。而從那裡你將看到,你生活中的牆壁,無論是什麼無形的東西將會消失。這是否部分解釋了為什麼現在社會上很多人選擇不適感?因為我們社會似乎走向了一個方向,我們追求舒適,而現在又出現了一種反向運動,有些人開始參加超馬拉松,進行冷水浸泡,故意讓自己處於不適感中。對我來說,我觀察到這是一種反向運動。它確實存在,但現在我們在科學上展示的,主要是透過Divaka教授的自動音樂,我們找到了一把鑰匙。這把鑰匙是我們先天能力,可以更好地指揮自己的情緒。因為最終,這不是關於進入極端,而是處理我們的情緒,無論發生什麼,我們都能感覺到自己在掌控之中。這也是能流傳給我們的孩子的能力。我們反應性地進入這些極端,這是我們巨大的范式反應,面對過多舒適的結果。現在,讓我們聊聊,不過這是反應性的。人類的本質是我們實際上是在這裡學習如何對自己的情緒有絕對的掌控,這直接與我們的目的相連。因為從一開始,問題和衝突就是與我們的靈魂之間的衝突。而我們的靈魂在於,當我們意識到它,並利用心靈的無限力量來幫助我們找到靈魂的實現時。這對每個人而言都是獨一無二的。你日常生活中的其他基本常規是什麼?你一天只吃一次。你一天只吃一次?對。好吧,那麼你能給我講講一個完美的Wim Hof日子嗎?是的,早上我會醒來,旁邊有我的妻子和孩子。我最小的孩子六歲,而我妻子懷著一個新生命。我65歲,但嘿,老兄,我還活著,對不起。我八年半前找到了個年輕的女人,我們非常幸福。她說,不要再提那個,抱歉。但我真的很幸福。我的大兒子42歲,最小的孩子很快就要出生了。這就是生活。我醒來,看到我愛的人在我身旁,還在睡覺,真是太美好了,像天使一樣。你什麼時候醒?五點鐘,五點鐘,五點半,四點半,差不多這個時候。為什麼這麼早?這就是我現在的狀態。有時我會一直睡到九點。我不是特別在意時間。但時間在為我服務,我不是在服務時間。早上我會進行我的運動,這是一個儀式,我早上還喜歡喝咖啡。我開始,沒糖,只有咖啡,加一點奶,真不錯。那些運動的例行程序是什麼?你看到我在做劈叉。我想在八月的第三、三天在德國創造一個世界紀錄,和4000人一起做到這一點。你會用到重物或其他的嗎?是的,也會。我會使用重物。以前不會,我做伏地挺身,這也是一種重力,是自己的體重。所以你可以這樣做,或者用重物。我有一根杠鈴,正常情況下需要加上重物來使用。大約10公斤,我讓它轉動,就像一根棍子。如果你這樣做500次,你會感受到很深的疼痛。如果我做運動,我會做到疼痛的邊緣。然後我克服這種疼痛。那就沒問題了。這就是身體意識。我想要知道這種身體意識,感受,感受到我活著。不只是知道,而是感受到我活著。你一天中的第一餐是什麼時候?稍後。稍後。也就是說沒有早餐?沒有,沒有,沒有早餐。沒有午餐。
為什麼不吃午餐?
因為我感到胃脹。
我感覺太多了。
這也是一部分的習慣。
我也可以享受一頓很棒的早餐。
非常棒的早餐。
非常棒。
你知道的,坐在海邊,放鬆,哇,來點蛋、這個那個。
好喝的咖啡。
你好嗎,報紙,看一下手機。
這是享受生活。
我可以這樣做。
但是我真的喜歡內心在禁食的感覺,這讓我感覺像是在抵抗寒冷。
如果你去寒冷的地方,那麼寒冷就不會來找你。
當食慾來的時候,我只是延遲。
所以你現在在做某種間歇性禁食,像他們所說的?
是的,但我從小就這樣做。
再次,直覺嗎?
對,直覺。
這就是你的感受。
是的。
因為外部的敘述是,你必須每天吃三餐,也許四餐。
你必須吃早餐、午餐和晚餐。
不,沒有,沒有。
是的,那只是編造的。
這是編造出來的。
你應該感覺到,世上任何動物在不需要進食時都不會進食。
因為它們不會思考。
它們只會在感覺到需要進食時進食,眼睛變得更圓,變得更加警覺,腎上腺素開始運行,變得敏銳,然後所有的系統都在運作。
這就是它自動運行全身的方式。
這就是我生活的方式,我總覺得自己有點奇怪,但現在是下午一點。
我今天還沒有吃任何東西。
有時我會晚一點。
我的意思是,昨天這周是下午五點、六點。
我想昨天是七點,才吃第一餐,我沒問題。
我不知道那…
是的。
你知道,但我…
是的。
你享受生活。
你享受能量。
我專注得更好。
我有更好的對話。
對,對,所有這些。
如果你禁食一點,那麼你會變得更敏銳,這是一種美好的感覺。
曾幾何時,如果你有一個商業點子,那是非常困難的去啟動。
但是現在,在Shopify的時代,這是非常容易的。
你們許多人可能知道,Shopify是這個播客的贊助商。
如果你不知道Shopify,它是一個非常簡單的網絡平台,適合任何有想法、希望實現全球交易的人。
所以像我們賣的這些對話卡,我們使用Shopify賣出,只需幾個點擊就可以開始。
那麼為什麼我們選擇Shopify呢?
有幾個原因,但我認為一個被低估的大原因是,它們的結帳系統相比其他平台轉換率提高了36%。
而這就是我將為你省去成本的方式。
如果你訪問Shopify.com/Bartlet,你將能夠以每月1美元的價格試用Shopify。
我見證了Shopify徹底改變了人們的生活。
對於你們中的許多人,我認為它也可以改變你們的生活。
在BC省,極端天氣和野火是一種現實,它們威脅著我們所愛的地方。
BC省政府正在與野火專家、社區和原住民夥伴合作,採取行動幫助減少風險。
你該如何為野火做好準備?
採取措施保護你的家和社區。
制定安全計畫並查看當地的禁令和警報。
在wildfireready.gov.bc.ca了解更多信息,這是來自不列顛哥倫比亞省政府的訊息。
當你看我們的社會和我們告訴自己的這些關於如何生活的故事時,還有什麼是你認為人們應該質疑的根本性問題?
你跟我談過呼吸,你跟我談過不適,呼吸就是其中之一。
你還跟我談過禁食。
還有其他什麼你認為是謊言的事情嗎?無論是人際關係、工作還是我們的目的?
哦,是的。
我們的能量正在被消耗。
這就像盜竊,我們應該有所有的能量來帶給我們的孩子快樂、力量和健康,並在生活中感到明亮、閃耀。
但我們沒有,因為我們必須這樣做,那樣做,承受壓力,思考這個,思考那個。
誰做的?
不管是誰,這是一個巨大的範式影響,奪走了我們的能量體,隨之而來的是我們的情緒和生命力。
真正的哲學是服務於這種範式,使人快樂、強壯和健康,並能夠傳遞這些。
你只有在內心能夠快樂、強壯和健康,然後把這些傳遞出去,發射給他人才會好。
這就是你要傳遞自我,然而我們卻不這樣生活。
我們在這個社會中生存。
我們生活在一個競爭的世界。
在這個癩病世界裡有各種各樣的規則,但我們真的感覺到光輝嗎?
我們最好的自己,能否全心全意地給予他人愛,並堅信這是好的?
我們在那裡嗎?
我不這麼認為。
而這正是我們將要帶來的。
當你說你需要活在你的目的中,我該如何知道我的目的是什么?
我需要去某個地方找它嗎?
你知道嗎?只要快樂、強壯和健康就好。
其餘的都是廢話。
只要快樂、強壯和健康,目的就會隨之而來。
是的。
這就是目的。
目的的特徵是不與你的靈魂發生衝突。
快樂、強壯和健康。
然後你變得快樂、強壯和健康。
你不需要為此工作太多。
做幾個鍛煉就足夠了。
如果我做我的運動,而我不是整天都在運動,大約10分鐘、15分鐘,但我已經準備好了。
今天早上,因為晚些時候我有一場主題演講,我得去錄音公司。
我得見一位由政府管理的人,他是英國中學的代表。
我得見他們,還有其他事。
我想,好吧,今天我要準備好。
所以我在床上像瘋子一樣深呼吸,徹底清理自己,以便準備好迎接即將到來的任何事情。
這樣我就能完全投入,尤其是和你在一起,這是一種愉悅,極大的愉悅。
我們就在這裡堅定不移地服務著使命。
我們在這個播客上有一個結束的傳統,最後一位來賓會給下一位來賓留下一個問題,而我上一位來賓留給你的問題出現在《首席執行官的日記》中。
留給你的問題是:下週你能做一件什麼事來證明你的朋友或家人對你比工作更重要?
啊,工作就是工作,朝九晚五就是工作的樣子,因為我的工作就是我的生活。
我的工作就是我的使命。
而最終,這並不是工作。
我感受到全部的力量去這麼做。
所以下周,除了我的工作,我會繼續我現在所做的事情。
你相信工作與生活的平衡嗎?
人們說工作與生活的平衡。
你必須…
是的,我的妻子一直在談這個,但我並不覺得如此。
我感覺我同時忙於我的使命和日常生活。
沒有工作。
我沒有朝九晚五的工作。
我想你也沒有這樣的工作。
我們描繪著自己的現實。
我認為我們的力量比他們讓我們認為的要強大得多,這種力量比人為的來得更強。
我們更強大,這就是為什麼我們不只是去工作,你知道嗎?
是的,我們在運作這個遊戲,我們在運作這個社會,我們運作一切,但嘿,這不是朝九晚五,我們不必服從這些。
我們不這麼做。
為什麼?
你可能有一種無法解釋的遺傳力量,讓你成為你現在的樣子。
你肩負著巨大的責任,但同時也有那份強大的反應能力,這種能力超越了朝九晚五的工作。
那個人,這是我今天的最後一個問題,處於那種朝九晚五工作中、掙扎且被困住,受到學校、大學、父母期望影響的人,他們的父母也是這樣被塑造的,你會對這些人說什麼作為結語?
哦,對啊,伙計們,做一下斯蒂芬剛才展示的事情。
你可能認為你無法做到,「我無法做到冰人或斯蒂芬所做的事情,或者他所做的,嘿,你也是可以的。」
所有最珍貴的,最大的財富就是你的快樂、力量和健康,任何人都可以每天擁有這些。
這就是你。
這就是你。
這是愛。
這是強大的。
溫,謝謝你。
非常感謝你的時間。
你對我、我的夥伴梅拉尼,以及許多人來說都是一位傳奇、偶像和靈感來源。
我說的這些人,書的封面上寫著的每一個人,實際上我和這裡的每一位都坐下來聊過,從喬、到班、到貝爾、到拉塞爾,所有人。
拉塞爾也是。
哦,費恩,我也和她坐過,還有蓋布爾,詹姆斯·內斯特。
你書中的所有七個人,我都驚訝地認識,而我也聽到其中許多人提到你的工作所帶來的深刻影響。在我們今天坐下來之前,我在觀看許多視頻,很多人描述你如何以非常深刻的方式改變了他們的生活。
你做了你的工作。
這就是你的工作。
你做了研究。
你研究來的人,因為下週或明天,我不知道什麼時候,新的人將會來,而你又要重新研究。
是的,這太驚人了。
謝謝你所做的一切,因為你提供了一種對抗敘述和解決方案,面對這個感覺只有單一解決方案的世界,而那個當前的解決方案正讓很多人失敗,所以,謝謝你,溫。
我們必須改變敘述,而我們會這樣做,因為我們希望讓人們快樂、強大、健康,並獨立於正在發生的一切。
我們必須重新設定一切。
我們在這裡。
我們在這裡。
謝謝你。
我給你透露一個小秘密。
《首席執行官的日記》杯子裡有什麼?
這個杯子在我訪問這些人時坐在我面前,有時我和他們聊三個小時,也有時一天三個人,而答案是,完美的小提示。
我在Dragonstone投資了這家公司,自那時起,他們從一個想法變成了英國增長最快的能量飲料。
這是一種抹茶能量飲料,絕對美味,但這不是我在這個播客上選擇喝它的原因。
我之所以選擇喝它,是因為它給了我所謂的全天候能量。
我不再像過去那樣在其他能量飲料中崩潰。
如果你正在進行對話,或在舞台上演講,或在會議室裡,最後你不希望的就是崩潰。
你不想有焦慮,需要專注,這就是為什麼他們現在贊助這個播客。
它不僅美味,還給我帶來了顯著的競爭優勢。
如果你還沒試過,去特易購、威特羅斯,或者在網上使用代碼DIARY10結賬,然後你會得到10%的折扣。
如果你試試,告訴我你的感受。
再見。

If you enjoy hearing about the philosophy of life, I recommend you check out my conversation with Ryan Holiday, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=PafvhTSC4yE

Philosophy isn’t just for universities and lecture halls, philosophy can help guide every part of your life, from relationships, work to mental health.

Alain de Botton is a British author, intellectual and co-founder of the global organisation, ‘The School of Life’. He is best known for the books, ‘Essays in Love’, ‘How Proust Can Change Your Life’, and ‘The Consolations of Philosophy’.

In this interview, Steven and Alain discuss everything from, the origins of mental health problems, what it means to live a good life, why perfection is dangerous, why we are chasing love rather than money and why love itself is a skill.

You can purchase Alain’s most recent book, ‘A Therapeutic Journey: Lessons from the School of Life’, here: https://amzn.to/41zQJTF

Follow me:

https://beacons.ai/diaryofaceo

Leave a Comment