No.1 Neuroscientist: NEW Research Explains Why Life, Work & Your Sex Life will eventually get Boring! (HOW TO STOP THIS HAPPENING) Dr. Tali Sharot

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:04 What advice would you give me to make sure that my relationship stays fresh and new and spicy?
0:00:10 Actually, there’s a great study that when people, the sexual desire for the partner, goes up.
0:00:16 Dr. Tally Sherrod, he’s a neuroscientist, author of one of the world’s leading researchers on
0:00:20 emotion, decision-making, and how to change our brains for the better.
0:00:23 This is negatively affecting your life, and you don’t know it.
0:00:27 We have a study where we ask people what was your favorite part on your vacation,
0:00:32 and we found the peak of enjoyment was 43 hours into the vacation.
0:00:36 And people used one word more than any other word, and it was the word first.
0:00:39 The first view of the ocean, the first cocktail.
0:00:42 And then the joy goes down and down and down.
0:00:45 Why? It’s because the input into your neurons is constant.
0:00:49 And when things are not changing, our brain just stops responding.
0:00:54 And the problem is that even if you’re living your absolute best life,
0:00:58 a great relationship, a good job, comfortable home, after a while,
0:01:01 those things don’t bring us the joy that they should.
0:01:06 Because when something is always in front of you, you stop attending to it.
0:01:09 That’s true also for the not-so-great thing around us.
0:01:12 Sexism, racism, cracks in our relationships.
0:01:15 After a while, we don’t notice them, and if we don’t notice them, we don’t change them.
0:01:22 One reason why happiness is low in midlife is because things are a little bit more routine.
0:01:24 The problem is we really don’t like risk taking.
0:01:26 So how do we change that?
0:01:28 Two main things. One is…
0:01:40 Tally, welcome back.
0:01:42 Thank you for having me back.
0:01:47 For those people that aren’t familiar with your career,
0:01:51 can you give us a little bit of an overview of your academic background?
0:01:55 But really, I guess, the summary of the mission that you’re on and the work that you’ve done,
0:01:56 what are you trying to understand?
0:01:59 What is it that you’re trying to do with your professional life?
0:02:03 So in very general terms, I’m trying to understand human behavior.
0:02:05 Why do people do what they do?
0:02:07 Why do they feel the way that they do?
0:02:11 And I use a lot of different methods to try to understand that.
0:02:14 So I use neuroscience method.
0:02:16 I really kind of try to look inside people’s brains.
0:02:21 Also, I look at behaviors. I’m kind of combining psychology, brain science.
0:02:27 I also combine economics to try to understand motives, to try to understand needs,
0:02:33 and hopefully use that not only for us to understand human brains better,
0:02:37 but also to make our life better, perhaps make better decisions.
0:02:42 For anyone that’s listening to this right now, that has a vision of who they want to become.
0:02:46 And it’s different from who they currently are in some way.
0:02:48 Habits, behaviors they want to adopt.
0:02:49 Is step one awareness?
0:02:55 Is that step one awareness of your own cycles and thoughts and patterns?
0:03:02 One thing you should concentrate on and be aware of is what is already good about yourself, right?
0:03:06 So not only what do I want to become, which I’m not,
0:03:08 but what am I, which is great.
0:03:14 What already great skills I have, personality traits I have,
0:03:17 because those are things that you can build on, right?
0:03:20 And so look at it not only in this kind of negative way,
0:03:21 but look at it in a positive way.
0:03:26 And so once you’ve done that, yes, then we can say, okay, this is my goal, right?
0:03:30 And the next thing is how do I go from where I am to this goal?
0:03:33 And if you have a specific plan,
0:03:37 and you’re not necessarily going to follow that exact plan, right?
0:03:41 But if you have a plan and you kind of really think through the details,
0:03:45 what happens is that if you can imagine that vividly,
0:03:50 that will then create your belief that it’s more likely to happen, right?
0:03:54 If we have a specific plan concrete that makes us feel it’s more likely to happen,
0:03:59 and if we think it’s more likely to happen, we’re more likely to follow through.
0:04:04 And then there’s a lot of little tricks of how to get us to follow through.
0:04:09 One really important one is looking at your progress.
0:04:11 So say you want to go to the gym.
0:04:15 And at the first week, you only go once a week.
0:04:16 And then the next week, you go twice a week.
0:04:19 Or maybe when you go, the first time you go,
0:04:22 you’re only running on the treadmill for 10 minutes, right?
0:04:24 And then the next time, 20 minutes.
0:04:27 But put down those numbers so you can actually see them.
0:04:30 Because when people can actually see their progress,
0:04:32 that is extremely motivating, right?
0:04:36 You always want to be a little bit above from where you were.
0:04:39 So that’s one thing that’s hugely important.
0:04:43 Is there sort of scientific research that supports this idea that
0:04:47 progress has a very sort of motivational impact on people?
0:04:48 Yes, absolutely.
0:04:49 There are great studies.
0:04:56 One study that I’m thinking of was where people had to do a task,
0:04:58 which required them to learn the rules.
0:05:02 And they would get money, rewards for doing it well.
0:05:06 And every so often, they ask people, how are you feeling right now?
0:05:08 What they found is, yes, when people got rewards,
0:05:10 when they got money, they were feeling good.
0:05:14 But it turns out that they felt the best when they learned something new, right?
0:05:16 When they progressed.
0:05:19 That’s when they were really feeling the best.
0:05:23 And there’s another study in which people could play one of two games.
0:05:26 One game, all the rules were clear.
0:05:29 It was really easy for them to do the best that they could do.
0:05:33 In another game, there was a bit of uncertainty.
0:05:34 They had to learn.
0:05:35 It wasn’t clear, right?
0:05:37 It was challenging to some respect.
0:05:39 And they could play those two games.
0:05:43 And then every few minutes, they said, okay, you could stay in this game
0:05:44 or you can move to the other game.
0:05:48 What they found is people liked to play the game where they had to learn,
0:05:49 where there was uncertainty.
0:05:52 They did not like to play the game where they always did well,
0:05:54 where they were not progressing, where there was nothing to learn.
0:05:58 So progress is really something that we strive for.
0:06:04 And when it happens, that really makes us feel better, right?
0:06:07 It makes us feel like we are moving forward.
0:06:11 We don’t like to stay, even if where you are is great, right?
0:06:12 Really, really great.
0:06:16 After a while, it’s not enough, right?
0:06:17 You want to expand.
0:06:18 You want to progress.
0:06:21 Those subject matters appear in your new book, Look Again,
0:06:24 when you’re talking about the importance of variety in our lives.
0:06:27 And it really shows up in all aspects of our lives,
0:06:30 this need for variety, which you’re kind of talking about there.
0:06:32 People want to try something new.
0:06:33 They want to learn something new.
0:06:35 They want to be stimulated in some way.
0:06:36 It’s very true in work.
0:06:37 You talk about that a lot.
0:06:40 And as an employer, it really kind of hit me that
0:06:46 one of the most effective things I could do to keep my team members motivated
0:06:48 would probably be to change their jobs quite often,
0:06:52 or at least add new elements to their responsibilities quite often.
0:06:55 Yeah.
0:06:57 What the book is about is about habituation.
0:07:00 And habituation is basically the phenomena,
0:07:03 which governs basically every part of our brain,
0:07:06 which is we don’t respond to things that don’t change.
0:07:09 When things are constant, where they’re not changing,
0:07:11 our brain just stops responding.
0:07:14 And once you do change things around, even a little bit,
0:07:16 then we start responding again.
0:07:22 And at work, it’s often the case in big companies, for example,
0:07:25 that people will take employees and we’ll let them
0:07:28 rotate through different provisions once in a while, right?
0:07:30 Because if you’re staying at the same place,
0:07:34 doing the same thing over and over and over and over again,
0:07:37 you become complacent to some extent, right?
0:07:40 But once you change, you’re now talking to maybe a little different people.
0:07:44 Maybe the projects are a little bit different.
0:07:48 Then you start encoding again.
0:07:51 It also enhances your creativity.
0:07:53 The word habituation is quite a long word.
0:07:56 I’m sure most people won’t be familiar with the word,
0:07:57 probably never heard it before.
0:08:00 I didn’t hear about habituation until I was doing a lot of research.
0:08:03 I had it for my book and came across a lot of your research.
0:08:09 But a really interesting way to illustrate what habituation is
0:08:10 is with images like this.
0:08:14 Now, tell me what’s going on here.
0:08:15 We’re going to put this image on the screen.
0:08:18 And also, for those of you that are listening on audio,
0:08:22 there will be a link to this image in the description of this episode.
0:08:24 But essentially, when you look at this image,
0:08:27 in the center of this image for 30 seconds,
0:08:29 especially when you’re looking at it on a computer screen,
0:08:33 all of the colors disappear if you stay focused on that black
0:08:36 dot in the middle of this image for 30 seconds.
0:08:42 So this was a discovery by an Austrian physician in 1804.
0:08:46 What he discovered is that if you look, you have to not move your eyes.
0:08:50 So fixate on the black cross and don’t move your eyes.
0:08:55 The colors fade away, they become gray.
0:08:56 And if you’re really good at this–
0:08:59 so I’ve done this a few times and I was able to do this–
0:09:01 actually, the gray goes away and the whole thing just becomes white.
0:09:03 Why is that?
0:09:06 It’s because the input into your neurons,
0:09:09 if you’re not moving your eyes, is constant.
0:09:11 So the neurons are just getting the same input,
0:09:12 so they stop responding.
0:09:14 They’re like, well, there’s nothing new here.
0:09:17 You know, let’s save our resources for something else
0:09:18 that’s going to come along.
0:09:21 So you stop noticing the color all together.
0:09:23 And that is a situation.
0:09:27 Now, once you move your eyes, color comes back.
0:09:28 Or if anything moves in the background.
0:09:30 Yeah, well, yeah.
0:09:33 So then if you’re moving your eyes,
0:09:36 then the input into different neurons change.
0:09:39 And then you consciously perceive the colors again.
0:09:41 And I think it’s the same in our life.
0:09:44 If everything is constant, we don’t perceive the goods
0:09:45 and we don’t perceive the bad.
0:09:49 But if we move our eyes enough, you know, metaphorically,
0:09:53 then we’ll start noticing and feeling again.
0:09:56 Do all animals do this habituation thing?
0:09:58 Yeah, so it’s something really fundamental.
0:10:01 You see this in every living creature.
0:10:07 And I think to me, that’s what’s so interesting about this, right?
0:10:13 Because something that seems to affect every part of our life
0:10:17 from our relationships to our mental health
0:10:21 to our ability to innovate, you can actually track it down.
0:10:26 And you can see it’s in every living animal.
0:10:28 There’s this habituation.
0:10:30 The fact that neurons respond less and less
0:10:31 to things that don’t change, right?
0:10:36 And that’s true for things just like sound.
0:10:38 If you hear the same sound again and again and again
0:10:40 and again, you’re no longer conscious of it.
0:10:42 You’re no longer responding to it.
0:10:44 So that’s just perceptual habituation.
0:10:46 But habituation is also true
0:10:50 for the fundamental things in our life that we really care about.
0:10:54 And this is why people can have really great things in their life.
0:10:55 I’m sure you do, right?
0:10:59 Maybe like a great relationship, a good job or a comfortable home.
0:11:02 But what’s interesting is that after a while,
0:11:06 those things don’t bring us the daily joy that they should.
0:11:09 Because we kind of habituated to it.
0:11:13 Sort of like what is thrilling on Monday becomes boring on Friday.
0:11:18 And the interesting thing is that’s true also for the not so great thing around us.
0:11:23 So there might be bad things around us like sexism, racism,
0:11:25 cracks in our relationships or inefficiencies at work.
0:11:28 But if they’re there all the time after a while,
0:11:29 we don’t notice them.
0:11:32 And if we don’t notice them, we don’t try to change them.
0:11:33 Where does this come from?
0:11:37 This idea that once we’re exposed to something,
0:11:40 we kind of phase it out and can’t see it anymore.
0:11:45 It’s because if something is in front of us for a while,
0:11:48 and we’re still alive, nothing bad happened, right?
0:11:52 Then the brain doesn’t really need to respond to it anymore.
0:11:54 Because the brain’s trying to conserve resources.
0:11:55 Right, right.
0:12:00 We need the resources to be ready for the new thing that is coming your way, right?
0:12:01 Which can be threatening.
0:12:04 Or it could also be really great, like, you know,
0:12:07 food or something that you should grab.
0:12:12 And that’s basically why we stop responding.
0:12:14 Of course, if something is hurting you,
0:12:16 right, you will continue responding to that.
0:12:20 Which is why it’s a little bit difficult to habituate to pain.
0:12:22 That’s one to pain, yeah.
0:12:27 What are some of your favourite examples of everyday habituation?
0:12:30 Of everyday habituation.
0:12:31 Yeah, like things that, yeah.
0:12:34 I told you mine before we started recording,
0:12:37 which was if I go to the gym and then I come home,
0:12:39 I can no longer smell myself.
0:12:43 Because I can smell myself for maybe a couple of minutes when I’m working out.
0:12:44 That I’m like getting hot and sweaty.
0:12:47 But then once I’m around myself for like 10 minutes,
0:12:50 I guess my brain is just no longer sending the signal from my armpits
0:12:53 through my nasal receptors to my brain.
0:12:56 Yeah, so smell is really a good one,
0:12:59 because that happens really, really fast, right?
0:13:02 So if you put a perfume in yourself, it really smells strongly,
0:13:04 but then you put the same perfume a day later,
0:13:07 you don’t smell it as much a week later, you don’t smell it that much.
0:13:11 So those are really easy to see around us.
0:13:14 But I think to me the more interesting ones
0:13:19 are habituating to things that we enjoy a lot,
0:13:21 and then we enjoy less and less and less.
0:13:24 And things that are really bad, but we stop noticing.
0:13:26 So for example, there’s a great study
0:13:30 in which people were asked to think about a song that they like.
0:13:33 Tell me a song that you like, or even an artist that you like.
0:13:34 Oh gosh, there’s one I’m listening to at the moment.
0:13:38 “House Gospel Choir Angels Watching Over Me”.
0:13:42 Okay, would you prefer to hear that song from beginning to end,
0:13:45 no interruptions, or would you prefer to hear it with breaks?
0:13:47 With breaks?
0:13:48 Yeah.
0:13:49 I don’t want to hear it with breaks.
0:13:51 Okay, you want to hear it the full thing.
0:13:53 Right, and you think you would enjoy it more, correct?
0:13:54 Yeah.
0:13:57 Okay, 99% of people say exactly what you say, right?
0:13:59 I’m going to enjoy the song more if I just hear,
0:14:01 I listen to it continuously with no breaks.
0:14:06 But counter-intuitively, when the study was conducted,
0:14:11 it was shown that people actually end up enjoying a song more if there are breaks.
0:14:14 By breaks, you mean they just put gaps in it?
0:14:17 Gaps in it, and in fact, what’s more interesting is,
0:14:20 not only did they put gaps, for different groups of people,
0:14:21 they did different things doing the gaps.
0:14:23 Maybe there’s quiet, maybe there’s annoying noise,
0:14:25 and it didn’t matter what they did in the gaps.
0:14:28 When you had gaps in the song, people enjoyed it more,
0:14:30 which is really counter-intuitive, right?
0:14:35 And they were willing to pay twice as much to hear that song in concert.
0:14:37 So why is that?
0:14:41 So if you hear a song that you really like, it’s really joyful,
0:14:43 but it turns out that over the whatever,
0:14:45 two minutes, three minutes, four minutes of the song,
0:14:46 the joy kind of goes down.
0:14:48 You habituate a little bit, right?
0:14:52 If you have a break, the joy is quite high,
0:14:54 and then it starts going down, there’s a break,
0:14:57 and so then you go back up, right?
0:14:58 Right.
0:15:00 And so you habituate a little bit,
0:15:01 but then you go back up.
0:15:04 So overall, you’re enjoying the music more,
0:15:06 and they did the same with massages.
0:15:08 So what do you prefer?
0:15:12 A one-hour massage or 20-minute massage break,
0:15:14 20-minute massage break, 20-minute massage break?
0:15:15 The one-hour massage, why would it work?
0:15:18 Right, again, everyone says I prefer the one-hour massage,
0:15:21 but again, when they did the study and they asked people,
0:15:22 “How much did you enjoy it?”
0:15:25 The group who had breaks ended up enjoying it more.
0:15:28 So what you’re saying is we need to put more bloody adverts in this podcast.
0:15:31 So that’s exactly what I was thinking.
0:15:33 This was exactly what I was thinking.
0:15:34 People are loving the adverts.
0:15:37 Because you think, intellectually, you think,
0:15:38 “Oh, these adverts are annoying,”
0:15:40 but I think what’s happening,
0:15:43 and no one’s actually done this exact experiment,
0:15:46 but they should, I think that, in fact,
0:15:49 people may enjoy your podcast more with the ads,
0:15:51 even if they go through it like that.
0:15:53 It’s a little gap.
0:15:55 It is possible, and that was my thought, exactly.
0:15:56 All the comments now are like,
0:15:57 “We fucking don’t want anymore.”
0:16:00 That’s so interesting.
0:16:03 And one of my favorite examples is actually vacation,
0:16:05 so holidays.
0:16:11 I was working on this project with a big tourism company in the UK,
0:16:16 and they wanted to know what makes people enjoy holidays the most.
0:16:20 When do they enjoy the holiday the most and why?
0:16:24 So we did surveys and we went on these resorts to interview people,
0:16:26 and we found two interesting things.
0:16:33 The first was that the peak of enjoyment was 43 hours into the vacation,
0:16:36 and why is that?
0:16:39 Well, we think the reason is that first you get to the resort
0:16:42 and then you have to unpack all of that,
0:16:44 and then you start really enjoying it,
0:16:48 and then the joy goes down and down and down over time.
0:16:50 You’re still enjoying your holiday a lot,
0:16:53 but the peak is within 43 hours.
0:16:58 And then the related second bit of data that we saw is that
0:17:01 when we asked people what was your favorite part of the vacation,
0:17:04 people used one word more than any other word,
0:17:05 and it was the word “first.”
0:17:09 So they said the first view of the ocean,
0:17:12 the first dip in the water, first cocktail.
0:17:16 They enjoyed the second time they went into the pool,
0:17:18 the first time, but they enjoyed the first the most,
0:17:22 because firsts are kind of novel, right?
0:17:24 And then you habituate the second time you enjoyed a little bit less
0:17:25 than the first time in July.
0:17:29 You’re still enjoying it, but not as much as the first time.
0:17:31 So does that mean that for holidays?
0:17:32 I think you argue this point in the book,
0:17:36 you do, yeah, about instead of doing four-week holidays,
0:17:39 it’s much better to do weekend breaks,
0:17:42 because if it’s 42 hours or so, that’s optimal enjoyment.
0:17:44 Right. So you’re trying to think about,
0:17:46 how can I maximize my enjoyment, right?
0:17:48 And when it comes to vacation,
0:17:52 maybe one good idea is instead of going for a two-week vacation,
0:17:57 during the year, maybe have a few long weekends vacations.
0:17:59 Now, of course, if you’re flying somewhere far,
0:18:02 then you might not be able to do it, it’s a cost and so on.
0:18:06 But you might consider instead of going to this far away vacation for two weeks,
0:18:09 maybe you want to go somewhere closer to home,
0:18:12 but have more of them, because then you get more firsts.
0:18:15 You also get more afterglows.
0:18:17 So that’s when you’re coming back from vacation
0:18:20 and you’re still happy because you were just on vacation.
0:18:23 And you’re also getting more of the anticipation of the vacation,
0:18:27 which is hugely beneficial for your well-being,
0:18:33 the anticipation part before you’re actually even there at the resort,
0:18:34 or wherever you’re going.
0:18:37 I mean, this begs the question about the other thing we habituate to,
0:18:38 which a lot of us don’t want to admit,
0:18:44 which is our partners and our sex lives.
0:18:47 Two things I’ve talked a lot on this podcast about,
0:18:49 as it relates to things that we kind of get used to,
0:18:52 and then no longer can get the same level of,
0:18:56 I don’t know, pleasure, happiness, appreciation, gratitude from.
0:18:59 Does it apply to relationships and sex?
0:19:00 Yeah. So I think it does.
0:19:03 And I think the solution is very similar, breaks.
0:19:06 And I don’t mean like a relationship break.
0:19:07 Right.
0:19:10 What I mean is have an evening for yourself,
0:19:14 go on a weekend, perhaps, on your own.
0:19:17 And then when you come back, everything kind of re-sparkles.
0:19:18 Is there any data to prove this?
0:19:21 Because it’s a feeling, it’s something that we all know intuitively.
0:19:24 Like me and my partner both know that when we’re spending time apart,
0:19:26 it’s good for our relationship.
0:19:27 Every relationship knows that.
0:19:28 It’s good for our sex life.
0:19:32 It’s good for our appreciation of each other.
0:19:34 But is there any data that supports this?
0:19:36 Yes. And I’ll tell you what the data is,
0:19:38 which is so obvious, you think,
0:19:40 is like, why do people even do a study about this?
0:19:45 But there’s one study, and it simply shows that when people are away from their partner,
0:19:48 their desire, their sexual desire for the partner goes up.
0:19:52 What is it about our partner going away that makes us want them more?
0:19:54 It’s related to habituation, right?
0:19:57 But it’s also related to where your attention is.
0:19:59 When something is always in front of you,
0:20:04 you sort of stop attending to it because it’s always there.
0:20:08 And so your brain then goes, okay, what else do I need to get?
0:20:14 Right. But if they’re not there, then your attention can go back to them.
0:20:19 And then there is a more basic level of how pleasure works.
0:20:24 There’s this great quote by the economist, Tiber Skitowsky,
0:20:27 and he says that pleasure results from incomplete
0:20:30 and intermittent satisfaction of desires, right?
0:20:32 Incomplete.
0:20:36 Yes. So the idea is that you always wanting a little bit more.
0:20:36 Okay.
0:20:38 Right, intermittent, meaning there’s breaks.
0:20:43 And then you always, and it’s incomplete because you always want a little bit more.
0:20:49 And I think that quote is you can apply it to almost everything, right?
0:20:50 Even to food.
0:20:55 There’s another fun experiment where they have two groups,
0:20:58 and one group was given mac and cheese to eat,
0:21:02 which they really liked every day for a few weeks.
0:21:03 And of course, they liked the mac and cheese of the first day.
0:21:04 They liked it in the second day.
0:21:08 But after a while, they couldn’t see mac and cheese anymore.
0:21:09 They really did not want mac and cheese.
0:21:12 While the other group got mac and cheese just once a week,
0:21:15 and they enjoyed the mac and cheese much more, right?
0:21:18 And so it’s true for food.
0:21:20 It’s true for music.
0:21:22 It’s true for our relationships.
0:21:23 It’s true for vacations.
0:21:24 What’s that type?
0:21:27 What’s that restaurant where the chef brings you,
0:21:30 I don’t know, like 13 different courses of food?
0:21:31 Oh, that’s too much.
0:21:32 So that’s not good.
0:21:33 Okay.
0:21:35 So here’s what I think about choices.
0:21:41 You, first of all, you don’t want to give people no choice at all, right?
0:21:44 So if there’s a restaurant where you get no choice at all,
0:21:46 I don’t think that is overall a good idea.
0:21:49 I mean, what you could do, for example, if you want,
0:21:52 if you want to have a restaurant where there’s an option
0:21:55 that the chef decides, still make it a choice, right?
0:21:58 So you can have on the menu chef’s choice,
0:22:01 but I’m still sitting there and deciding,
0:22:04 okay, the chef is going to choose for me, but that’s still my choice.
0:22:06 What does that matter?
0:22:09 Because it is well known that first,
0:22:14 having a choice is really important for people’s sense of control
0:22:15 and for their enjoyment.
0:22:17 And once they choose something,
0:22:21 they like it better than if someone else chooses for them.
0:22:24 They really, you know, one thing that we really don’t like humans,
0:22:27 really don’t like, and actually other animals as well,
0:22:30 is having no agency, having no choice.
0:22:32 That causes anxiety.
0:22:36 So we do want to make sure that people have a choice.
0:22:41 At the same time, you don’t want to have too many options
0:22:43 because that can be overwhelming, right?
0:22:48 There’s the famous experiment where people are given an option
0:22:49 to choose between 60 different jams,
0:22:52 and some people are so overwhelmed,
0:22:55 they just leave the store empty-handed.
0:22:58 So you don’t want to go to, right, too much choice,
0:23:01 which that could be just overwhelming because there’s,
0:23:04 you know, for like too much cognitive resources, right?
0:23:10 Anything that we do that requires an amount of cognitive resources
0:23:14 that is above some kind of threshold can feel aversive, right?
0:23:17 So having a choice where you have to choose too many things,
0:23:18 that’s not good.
0:23:22 On the other hand, not being able to choose anything,
0:23:24 that’s not good either.
0:23:27 So you want to be somewhere in the middle.
0:23:30 Going back to this subject matter of relationships,
0:23:32 what advice would you give me based on everything you know
0:23:38 about habituation to make sure that my relationship stays spicy
0:23:40 and we go the long term?
0:23:42 What things can I, you know,
0:23:42 what do I need to be aware of?
0:23:44 What things can I do?
0:23:47 Okay, so just thinking about like habituation-related things,
0:23:49 I would say two main things.
0:23:56 One is breaks, meaning having some distance once in a while, right?
0:23:57 Okay.
0:24:00 And the second is doing new things together.
0:24:00 Okay.
0:24:04 Right, because if you’re always doing the same thing
0:24:06 over and over and over, which couples sometimes do,
0:24:09 there are like a few things that they like to do, right?
0:24:13 Because it’s hard because each person has their own preferences
0:24:15 of what they like, and then you find an overlap.
0:24:18 And that overlap is not necessarily huge.
0:24:21 So then you just, you know, do the same thing over and over.
0:24:24 So I think as a couple, it is good to explore.
0:24:26 And I don’t don’t necessarily mean like sexually,
0:24:29 but just everything, like what type of movies you’re going to watch
0:24:32 and, you know, what type of activities.
0:24:37 And that can also expand your experiences together, right?
0:24:39 On the point of sex, so I do think sex can get boring
0:24:41 if you don’t constantly try new things.
0:24:44 It’s just, if you plan to be with someone for 50 years,
0:24:50 finding new things to try is work, to be honest.
0:24:53 And I guess life is work, so it’s work worth doing.
0:24:56 You know, I’m almost five years into my relationship
0:24:58 with a little bit of a gap in between.
0:25:01 And it’s a conversation we’ve had a lot,
0:25:05 which is how do we keep things fresh and new and interesting
0:25:05 and spicy?
0:25:08 Because like any couple or like any people,
0:25:12 you fall into, as you say, like comfort habits.
0:25:15 We go to this restaurant because we know it and they know us.
0:25:17 You know, you go to this place because you know the place
0:25:20 and you there’s your favorite restaurant there or whatever.
0:25:22 You watch this thing on TV.
0:25:26 You follow this, okay, this cycle of Monday to Monday to Sunday.
0:25:29 Monday we do this, then Saturday and Sunday we do this.
0:25:34 You know, the monotony can seem to take a joy out of life, right?
0:25:37 Yes, and I think you want a little bit of balance.
0:25:40 So some of this kind of routine and things you’re familiar with,
0:25:44 there’s something nice about that as well, right?
0:25:48 So it’s not, I’m not saying every weekend do something completely new, right?
0:25:52 But just so you have your kind of routines and then, you know,
0:25:56 you insert some novel activities or something new.
0:26:00 So it’s kind of a balance between exploring new things,
0:26:03 but also exploiting the things that you enjoy.
0:26:06 Do you think there’s a, because I was thinking about it
0:26:08 as you were speaking about men and women,
0:26:11 if there’s a difference in their ability to habituate.
0:26:15 And in my experience, maybe that’s just because
0:26:17 I’ve always been the man in the situation.
0:26:21 I’m less likely to seek spontaneity, I think,
0:26:25 in terms of like coming up with new ideas for places us to go.
0:26:29 But my girlfriend, she’s so like, let’s go to this flower thing,
0:26:31 let’s go to this, then let’s go to this plant, let’s go over here.
0:26:33 She’s very explorative.
0:26:35 So I was just wondering if there was a variance you’d ever seen
0:26:39 in any research about a man’s ability to habituate versus a woman’s?
0:26:41 No, I haven’t.
0:26:43 So I don’t necessarily think there is,
0:26:46 and I don’t necessarily think that it is a case that men are more
0:26:54 explorative or more exploring, but, and this is not based on data.
0:26:56 This is just my observation.
0:26:59 I often hear that people say, I like to explore,
0:27:03 but my partner likes to do the same,
0:27:05 or I like to just do the same all the time,
0:27:06 but my partner likes to explore.
0:27:09 I hear this again and again, it’s true in my own relationship.
0:27:12 My co-author, Cass Einstein, who wrote the book with me,
0:27:14 he also says exactly the same, right?
0:27:19 So for him, he likes to exploit, and his wife likes to explore.
0:27:22 For me, it’s like, I like to explore, my husband likes to exploit,
0:27:23 and I hear this again and again.
0:27:26 And that makes me think that it is not a coincidence.
0:27:32 That is perhaps the case that people who like to explore
0:27:34 end up with people who like to exploit,
0:27:39 because to do the best that we can in life, we need to do both.
0:27:44 So maybe it is, you know, this balance to individuals,
0:27:47 because if you’re left on your own and just exploring all the time,
0:27:50 you might not get to the optimal balance in life.
0:27:53 If you’re exploiting all the time,
0:27:56 then you’re unlikely to find these new things, right?
0:27:58 That will actually be great for you.
0:28:01 You will learn, gain your pleasure and so on.
0:28:04 So it may not be a coincidence.
0:28:06 And I think in a lot of these traits,
0:28:10 almost every psychological trait that you can think of,
0:28:11 they are individual differences.
0:28:14 You can go all the way from one extreme to the other extreme, right?
0:28:17 If we’re talking about optimism, all the way to pessimism,
0:28:19 exploration, all the way to exploitation, right?
0:28:20 And everything in the business.
0:28:22 Normally, it’s kind of a bell curve of sorts.
0:28:25 And I think it’s not a coincidence, right?
0:28:28 Because if you think about a society, a group,
0:28:32 a team working together, you do need these variations
0:28:36 for people to push each other in different directions,
0:28:41 such that as a team, we get to the best that we can get.
0:28:43 We talked about learning a little bit earlier on
0:28:47 and about the importance of change and novelty.
0:28:51 I’m someone that’s just fallen back into the habit of reading books again
0:28:52 and writing about them.
0:28:55 And it’s brought a huge amount of lost joy to my life.
0:28:58 And I had almost lost sight of it.
0:29:00 Becoming so busy in my professional life,
0:29:03 I’d lost the joy of learning new things.
0:29:05 And because I do this podcast as well,
0:29:08 and it seems to, I learn so much from speaking to the people I speak to.
0:29:10 But just recently, getting back into reading books again,
0:29:13 has brought this new sort of excitement to my life.
0:29:16 And your book provides a lot of evidence as to why that might be.
0:29:22 Yeah, I think it is a case that probably in recent years,
0:29:24 people are reading less, right?
0:29:27 And we kind of forget the joy of reading,
0:29:29 whether it is fiction or nonfiction.
0:29:33 I think the difference between reading a book
0:29:36 then watching a video is when you read a book,
0:29:39 there’s an extra mental activity that you’re doing,
0:29:43 which is you’re imagining, you’re visualizing, right?
0:29:45 It’s also in your own pace.
0:29:48 So you read something and maybe that elicit triggers
0:29:51 some kind of association in your mind, right?
0:29:54 So you might like stop for a little bit and then continue.
0:29:56 So there’s so much more going on.
0:30:00 And I think because of that, when you read a book,
0:30:04 you can relate that more to yourself and to your own life, right?
0:30:06 Versus, I mean, watching, I mean, films of that,
0:30:08 that’s great as well.
0:30:10 But that is a difference, right?
0:30:14 It’s more about you and your inner experiences
0:30:16 and memories coming more alive.
0:30:19 And then it also ties to what you already know.
0:30:23 The midlife crisis, is this a real thing?
0:30:24 Yeah, absolutely.
0:30:31 It is well known that stress is the peaks in your midlife
0:30:35 and happiness goes down in your midlife.
0:30:40 Suicide, for example, peaks, especially for male in midlife.
0:30:44 Definitely like something that we should think of and notice.
0:30:47 And we don’t really know for sure why it happens.
0:30:49 But one thing that happens in midlife
0:30:51 is that you have a lot of stressors coming your way.
0:30:55 So we’re talking about 40s and 50s.
0:30:59 So you might need, you have little kids that you need to take care of
0:31:01 and maybe have elderly parents that you’re worried about.
0:31:05 Professional life has a lot of stressors in midlife.
0:31:09 So that’s really a time where we see the midlife crisis.
0:31:12 But one thing that we think is that perhaps this is also a time
0:31:16 that you’re not progressing as much, right?
0:31:20 So kind of in your 20s and so on, you learn a lot.
0:31:22 You gain skills.
0:31:25 You get to perhaps a good position.
0:31:29 And then it’s sort of plateauing, right?
0:31:32 For a lot of people, it can kind of plateau in midlife.
0:31:34 Perhaps they have a good job, right?
0:31:36 But they’re kind of stuck.
0:31:38 They’re not really moving as much.
0:31:40 They’re not learning as much.
0:31:41 Less variety, right?
0:31:43 Things are a little bit more routine.
0:31:50 And that could be one reason why happiness is relatively low in midlife.
0:31:55 It’s also hard to see like what is next sometimes, right?
0:31:58 While you’re climbing up, it’s you’re kind of, well, this is my goal.
0:32:02 But once you get there, it’s a little bit disappointing to some extent,
0:32:04 even if you’ve done really well, right?
0:32:05 Because as we talked about before,
0:32:07 one thing that is really important for our happiness
0:32:11 is kind of us believing that we have something to gain,
0:32:13 something to go forward to.
0:32:17 Now, why does then happiness go back up after midlife, right?
0:32:19 So we don’t know.
0:32:22 But here is one speculation that at a certain point in time,
0:32:28 maybe you’re retiring, then actually life changes again.
0:32:29 Right?
0:32:33 In an odd way, there can actually be more variety and change in learning.
0:32:35 You need to learn how to live life again
0:32:39 with this new context of not going to work every day.
0:32:42 And you might make decisions,
0:32:45 all sorts of decisions of what to do with your time,
0:32:48 which will require you to learn again.
0:32:52 When you get to sort of say 40, 50 years old,
0:32:55 you’re probably in a relationship.
0:32:57 Which you’ve been in for a while.
0:32:59 There’s not that pursuit.
0:33:01 Your job, your career, your profession, your identity,
0:33:04 your geography, your house, friendship circles
0:33:06 are probably all well established at that point.
0:33:11 And your hypothesis is that the lack of forward motion
0:33:14 and the abundance of routine
0:33:18 means that you lose something in life.
0:33:21 Yeah, so things are less new, right?
0:33:21 New.
0:33:23 It’s kind of same, same, same.
0:33:25 Imagine the best day of your life.
0:33:28 You wake up in the morning
0:33:30 and you eat like the best breakfast that you can think of, right?
0:33:31 Choose a right.
0:33:34 And then you interact with the people that you love the most
0:33:37 and you go do the best activity like what you want.
0:33:38 And you see your favorite movie.
0:33:42 So the whole day is your favorite, favorite, favorite, favorite things.
0:33:43 Really great.
0:33:46 And then you wake up the same the next day and you do the same.
0:33:49 And then you wake up the next day and you do the same, right?
0:33:53 A weekend, a few weeks in, the best day of your life
0:33:56 just doesn’t elicit as much joy, right?
0:33:58 And also there’s nothing to learn anymore.
0:34:02 So even if you’re living your absolute best life,
0:34:06 if it is the same again and again and again and again,
0:34:12 it will eventually be a little bit even depressing, I would say.
0:34:14 So that’s by definition not our best life.
0:34:16 Right.
0:34:19 So then it is what is our best life?
0:34:23 So I think when people think about what my best life is,
0:34:24 what they’re thinking about is,
0:34:26 oh, I want that great house, right?
0:34:27 I want that great partner.
0:34:31 I want money or, you know, and then you can get all of these things.
0:34:36 But if they remain constant, that’s just not going to be your best life.
0:34:37 And you can engineer this.
0:34:40 I mean, even if it’s like midlife and everything is set
0:34:43 and you’re in one house and so on, for example,
0:34:47 you can go take a course, learn something new, right?
0:34:49 A new field that is not your own.
0:34:52 You can go a new sport, right?
0:34:54 There’s things that you could do.
0:34:56 Go visit places that you haven’t been.
0:35:00 Try to make connections with people that are a bit different
0:35:04 from your regular crowd that you’re interacting with.
0:35:06 It’s a little bit hard to do because it’s going to require effort.
0:35:08 The easiest thing to do is just continue.
0:35:09 Same, same, same, same.
0:35:13 We assume that happiness will be derived from us.
0:35:19 I almost don’t know how to say this, like from us being on autopilot.
0:35:20 Like if we do what society said,
0:35:23 you work a job, you get a partner, you create a house,
0:35:26 we assume that will lead to happiness.
0:35:28 But what you’re saying is the research shows
0:35:31 that we actually need to keep almost dismantling
0:35:37 or disrupting our own experience to find happiness or to be happy.
0:35:40 I guess we can’t find happiness, we be happy.
0:35:42 Yeah, did a whole bunch of surveys to figure out
0:35:45 what are the factors that are most associated with people’s happiness.
0:35:48 And the number one was meaning, right?
0:35:51 People who could say I have meaning in my life, that was number one.
0:35:52 Number two was control.
0:35:55 People who felt they have control over their life.
0:35:59 And I don’t remember what number income was,
0:36:01 but it wasn’t especially high or I think social.
0:36:04 So social connections was really high as well, right?
0:36:07 So a lot of these things were these psychological things,
0:36:13 not necessarily material things that really induced people’s happiness
0:36:16 and satisfaction from their life.
0:36:18 Somewhat linked to that.
0:36:19 Studies show that after getting married,
0:36:22 people report to being happier on average.
0:36:24 Yeah, about two years after their honeymoon period,
0:36:29 happiness levels tend to be the same as their pre-marriage levels.
0:36:32 Yeah, so this is a well-known what’s called the hedonic treadmill.
0:36:38 So the hedonic treadmill means that we sort of have a baseline level of happiness,
0:36:41 which is determined, a lot is genetic.
0:36:45 It might be determined by early childhood experiences.
0:36:47 And we can move from that baseline.
0:36:50 We can go up if something good happens.
0:36:53 Maybe you have a good relationship, marriage, you get a promotion.
0:36:56 It can go down if something bad happens, even bereavement.
0:37:00 But it turns out that in most cases,
0:37:04 you climb back to your baseline level of happiness.
0:37:09 So these things, they can go up and they can down and then you kind of adapt, right?
0:37:17 And you end up trying, and this goes back to this idea that we’re trying to get all these things.
0:37:21 We think, oh, once I get this promotion, then I’ll be really happy.
0:37:22 And then you get the promotion and it’s great.
0:37:24 But then after a while, you just go back to your baseline.
0:37:32 Now, on one hand, this actually is not a bad thing because imagine you get your first entry-level job
0:37:36 and people are really happy with their first entry-level job.
0:37:41 Great. But imagine I just continue being really happy with my first entry-level job, right?
0:37:44 I won’t be motivated to move forward, right?
0:37:53 So this is why habituation is there because it’s moving us forward as an individual and as a society.
0:37:56 On the other hand, it also reduces our joy.
0:38:00 And it also sometimes causes us not to see some of the bad things around us
0:38:03 because we habituate to that as well.
0:38:08 Another reason why habituation is important is for your mental health, right?
0:38:12 And that’s kind of related to what we just talked about, where bad things happen
0:38:16 and slowly, slowly, slowly we adapt and we go back to baseline.
0:38:18 We are able to recover, right?
0:38:26 It’s kind of our superpower, our immense ability to just bounce back for most individuals.
0:38:32 And what’s interesting is that you actually see that people with depression, they habituate much slower.
0:38:37 So there’s a great study that was conducted in the University of Florida by Professor Aaron Heller,
0:38:44 where he had students who just got exam results and he asked them how they were feeling.
0:38:48 And then he asked them how they were feeling after every 45 minutes for the whole day.
0:38:53 And what he found is when people got bad results, they were feeling bad, right?
0:38:54 They’re not happy.
0:38:58 And that’s true for people who never had depression episodes in their life
0:39:01 and people who were experiencing depression or had depression before.
0:39:03 So everyone was feeling bad at the beginning.
0:39:06 Those people who did not have any history of depression,
0:39:10 they slowly, slowly, slowly started feeling better from this bad grade.
0:39:15 Those with depression also started feeling better, but much slower, right?
0:39:22 So in other words, depression is related to slower habituations,
0:39:25 slower recovery from negative events in your life.
0:39:33 And one reason we think this is is because depression is related to going over these bad
0:39:36 events in your mind again and again, not letting go, right?
0:39:39 You’re kind of like chewing over them again and again and again.
0:39:44 And that is something that is preventing you from recovering
0:39:49 and bouncing back from these aversive events.
0:39:59 If habituation causes us to lose the joy of our current situation,
0:40:03 then how come, as you say in chapter two, the chapter about variety,
0:40:08 you say that up to 40% of employees resigned within the first six months of their new job,
0:40:12 you’d think their new job would bring them joy because it was different.
0:40:16 But up to 40% of employees resigned within the first six months.
0:40:20 So new things can bring us joy because they’re different.
0:40:24 However, at the same time, and this kind of goes back to the vacation example that I gave you,
0:40:28 which was people are not the happiest when they just get to the resort.
0:40:29 It takes them time, right?
0:40:32 It takes them 43 hours to get to the peak joy.
0:40:33 Why?
0:40:35 Because they still need the time to adapt, right?
0:40:38 They need to unpack, they need to get used to this new routine.
0:40:41 Same thing with a new job, for example.
0:40:45 So on one hand, getting a new job, you’re going to learn things,
0:40:48 and that’s great, and eventually it will get you joy.
0:40:52 But when you’re there for the first day or the first few days,
0:40:55 there’s a lot of getting used to things around you, right?
0:40:57 You need to figure who’s who, right?
0:40:58 Who’s on top?
0:40:59 Who’s in the bottom?
0:41:01 Where is the cafeteria?
0:41:02 What am I going to eat?
0:41:05 There’s so many different things that you need to figure out.
0:41:06 It can be stressful.
0:41:07 It can be overwhelming.
0:41:12 And you often want to just run back to your old life,
0:41:15 run back to your new job, and do a U-turn.
0:41:19 And the problem is that often people don’t predict this.
0:41:21 They can’t see ahead, right?
0:41:25 They think it’s like, well, I’m unhappy with my new job
0:41:27 on my first day or my second day or even the first week.
0:41:29 That means that this is not a good job for me.
0:41:30 Perhaps it’s not a good job for you,
0:41:34 or perhaps you just need to allow it some time to adapt.
0:41:39 So my recommendation is whatever it is that you’re trying that’s new,
0:41:42 it can also be something like a new relationship, right?
0:41:46 Give it some time, because you’re going to have to get used
0:41:48 to the things that are also not great.
0:41:51 You will also get used to things that are great,
0:41:53 but you have to get used to those things that are not great.
0:41:56 And then after a while, you won’t see them anymore, right?
0:41:57 So it’s not going to affect you as much.
0:41:58 So give it time.
0:42:02 Now, if you gave it time and still you’re unhappy, sure.
0:42:04 Yeah, make a change.
0:42:07 There’s a clear message in here for managers, employees,
0:42:12 CEOs, founders about how to keep their team motivated and engaged.
0:42:14 And the message that I’m hearing is the importance
0:42:16 in creating variety in their work.
0:42:19 Because I always think in businesses I’m involved in,
0:42:21 if someone’s doing the same thing for like 12 months,
0:42:25 we’re going to have to have a conversation within the next three months,
0:42:28 because they will typically come to me and say like,
0:42:30 something’s not right.
0:42:33 And it’s typically that people need a bit of variety in their work.
0:42:37 I guess because that gives it a little kick of meaning again.
0:42:40 You know, I think I’ve always hypothesized
0:42:43 that people need like five things to really like their jobs.
0:42:46 Number one is a sense of forward motion towards a goal.
0:42:48 So that’s progress, I guess.
0:42:50 Feeling like you’re making forward motion.
0:42:52 Number two, challenge.
0:42:54 They need to be like sufficiently challenged.
0:42:56 Not too challenged because then there’s lots of issues.
0:42:58 Under-challenged lots of issues.
0:42:59 Lose motivation.
0:43:00 Like in game psychology.
0:43:02 Number three is control and autonomy.
0:43:04 So feeling like you’ve got control over your life, your work.
0:43:07 Number four is meaning in the work you’re doing.
0:43:08 Subjective meaning.
0:43:10 Jack’s reason for doing this podcast
0:43:13 will be entirely different from someone else in the team, for example.
0:43:17 And then the last one is working in like a supportive group of people.
0:43:18 There’s a lot of studies about this.
0:43:22 That you want a situation where you’re learning something,
0:43:26 because if you’re learning nothing, people are not engaged, right?
0:43:30 But if it’s like so difficult that you can’t learn, right?
0:43:31 People aren’t happy as well.
0:43:34 So you have to be like in the spot in the middle, right?
0:43:35 That’s a sweet spot.
0:43:37 And again, it’s different for everyone, right?
0:43:40 Where it’s not too easy, but it’s not too difficult.
0:43:42 So you have something to learn, but you’re still progressing.
0:43:43 And that’s very important.
0:43:47 There’s a great study showing that if you put people in a room,
0:43:51 and there’s absolutely nothing for them to do except to shock themselves,
0:43:53 they will shock themselves.
0:43:54 Like little shock, I don’t mean, you know.
0:43:58 This paper was actually in science a few years ago.
0:44:04 So meaning that boredom can be so aversive to people,
0:44:09 that would actually prefer physical pain than to just not do anything at all.
0:44:11 So that’s on the one hand.
0:44:12 And then, of course, on the other hand,
0:44:16 is when you’re sitting in a class or you’re listening to a lecture,
0:44:18 and you have no idea what’s, it’s too much, right?
0:44:19 Because you haven’t gotten there.
0:44:22 Maybe you’ll take the steps, eventually you’ll get there.
0:44:26 But you started off by saying, for employees,
0:44:27 you need to kind of change, right?
0:44:29 Give them different projects and so on.
0:44:33 And what’s interesting, not only will they enjoy it more,
0:44:36 they’re more likely to get to creative solutions.
0:44:39 Start with the fact that what has been found
0:44:43 is that people who habituate slower are more creative.
0:44:47 So there’s different ways to measure how fast you habituate.
0:44:52 What they did in this study is that they had a sound,
0:44:53 the same sound again and again and again,
0:44:56 and they measured king conductance, which shows,
0:44:59 so it is how aroused you are.
0:45:01 When you’re aroused, you sweat more.
0:45:02 Okay.
0:45:05 And that is measured by the skin conductance, right?
0:45:07 And so when there’s like a sound, there’s a response.
0:45:10 So if a sound is the same sound again and again and again,
0:45:12 most people habituate, there’s no longer response,
0:45:14 you know, long skin conductance.
0:45:17 But for some people, they continue responding, right?
0:45:18 Because they’re not habituating.
0:45:21 And what was found is those, those people who continue responding,
0:45:26 those were the people who already showed creativity in their life.
0:45:28 They had a patent under their name.
0:45:31 They had an exhibition in an art gallery.
0:45:33 They had a book that they wrote.
0:45:37 They had got prizes for innovative work.
0:45:39 And the question is, why is that?
0:45:43 And I think the reason is that because of habituation,
0:45:45 we filter a lot of information, right?
0:45:47 And, you know, it makes sense.
0:45:48 Information is not important.
0:45:50 But if you don’t habituate,
0:45:53 you’re going to have a lot of bits of information in your mind simmering,
0:45:57 objects, sounds, bits and pieces of knowledge
0:45:59 that are not important on their own.
0:46:01 But they’re just going to stay in your mind.
0:46:02 They’re going to simmer.
0:46:06 And once in a while, they will create something new.
0:46:08 And that’s where innovation comes in.
0:46:13 And really, if you think about the most creative solutions that people come up with,
0:46:16 it’s usually they take something from one field,
0:46:20 something really boring, unimportant, mundane.
0:46:24 And that bit of mundane piece of information
0:46:27 then solves a problem in this other completely different field.
0:46:34 And/or there’s like this part of knowledge here that is boring.
0:46:36 And this other part of knowledge in this other field
0:46:37 that also seems very mundane.
0:46:41 But you put them together and suddenly you create something
0:46:44 that is really, really interesting and creative, right?
0:46:46 I mean, often you see, for example,
0:46:49 people taking what they know from biology,
0:46:53 which, you know, on its own doesn’t seem so important.
0:46:59 But then they take that and they use it to solve a problem in a different field.
0:47:01 Technology, for example, right?
0:47:04 That is like the most creative solutions.
0:47:06 So how do we facilitate that?
0:47:11 How do we facilitate disabituation in order to enhance creativity?
0:47:15 And the answer is change, changing your environment.
0:47:18 And it could be simple things or studies showing that
0:47:20 if you just change your environment,
0:47:21 let’s say you’re working in the office for a few hours
0:47:24 and you go work in a coffee shop for a few hours, right?
0:47:27 That change can actually also enhance creativity.
0:47:31 You’re sitting and working and then you’re going out and walking
0:47:32 or going out for a run.
0:47:35 Studies show for the first six minutes,
0:47:38 you’re going to be more creative and also vice versa.
0:47:40 So if you were out walking, out running,
0:47:43 and then you come back and you sit in your office,
0:47:45 for the next six minutes, you’re going to be more creative.
0:47:48 Now, six minutes may sound like that’s not a lot of time,
0:47:53 but sometimes there’s just enough for you to get the aha moment.
0:47:57 I can remember those instances where I came up with an idea
0:48:00 that would then change my course of research for a long time.
0:48:02 Those ideas that were really important.
0:48:04 So if I think about these examples,
0:48:08 like one example was I was in the office trying to solve this problem
0:48:09 and I couldn’t find a solution.
0:48:10 So I decided to go to the gym.
0:48:13 And then so I walked to the gym and then before,
0:48:15 while I was walking, while I was getting to the gym,
0:48:18 that’s when the solution came about.
0:48:20 And I remember calling my student and sharing that
0:48:24 and that would then change years of what we were going to do.
0:48:28 So just all I did was changed my physical activity,
0:48:30 changed just my physical surrounding.
0:48:32 And that’s exactly what these studies show.
0:48:37 Or another example was again, I was in my office
0:48:41 and I took a break and I was reading the New York Times science section.
0:48:43 So not hugely different, but still different.
0:48:47 And then I read something about monkeys and I do humans.
0:48:51 And that again, that was, ooh, that an idea came about
0:48:55 by taking a break and doing something that was a little bit different.
0:48:58 And I think every single example of this, it’s always like that.
0:49:02 It’s never me trying to think of something new,
0:49:04 me trying to find a solution.
0:49:08 It’s always doing something else, which then something unusual,
0:49:12 not something that I do like 90% of the time in a day.
0:49:17 And that doing those times is when these kind of new ideas came about.
0:49:21 You know the brain generally, having spent so much time studying it,
0:49:25 what are the fundamental surprises you’ve come to learn about humans
0:49:28 that you think most people just don’t understand or agree with?
0:49:31 Like the things that we don’t want to believe about ourselves
0:49:33 that are unfortunately true.
0:49:37 Things that are unfortunately true.
0:49:38 I see this, I read this throughout your work,
0:49:43 things where you go, humans wouldn’t say they’re like that if you ask them,
0:49:45 but clearly they are because of the research.
0:49:49 Right. Yeah, I mean, it is true that we’re not conscious
0:49:53 of most of these kind of systematic mistakes that we make
0:49:54 and the biases that we have.
0:49:59 For example, I mean, maybe our belief system is a great example
0:50:02 of why we believe what we believe.
0:50:07 I think that if you’d ask people, why do you believe a certain thing,
0:50:11 they would probably give you some kind of rational explanation.
0:50:17 I believe this thing because here’s all the evidence and so forth.
0:50:20 But in fact, most of the times, the reason we believe something
0:50:24 is that we were brought up in an environment where that belief was a popular one
0:50:28 or people around us believe it or we’ve heard it again and again.
0:50:33 One interesting thing is this is a huge effect where people are not aware of it.
0:50:39 As long as you hear something repeatedly, even twice, the likelihood that you believe it
0:50:43 goes way up versus something that you hear once.
0:50:45 It’s called the illusory truth effect.
0:50:47 You just, there’s so many studies showing this.
0:50:51 You let people, you tell people something twice,
0:50:52 they don’t remember that they’ve heard it twice.
0:50:56 And they’re going to believe it way more than something that they just heard once.
0:51:00 The reason for this is that the brain process information
0:51:02 that it’s heard before less.
0:51:09 Okay, so let’s say I tell you that a shrimp’s heart is in its head.
0:51:12 So when you hear that, that sounds really surprising
0:51:16 and your brain takes a lot of resources to process this.
0:51:18 You might think about the last time I ate a shrimp
0:51:22 or just imagine the shrimp’s heart is in its head.
0:51:27 But the second time I’m going to tell you this, a shrimp’s heart is in its head,
0:51:29 your brain’s not going to process this as much.
0:51:31 In the third time, it’s not going to process it at all.
0:51:36 Now, when your brain takes less effort in processing things,
0:51:40 that causes a signal of familiarity.
0:51:44 And as a result, we’re more likely to believe something.
0:51:50 When something requires less effort and less energy to process, we believe it more.
0:51:55 So anything that you hear again and again and again, as you hear it more and more and more,
0:51:57 it takes less energy to process.
0:51:59 And if it takes less energy to process,
0:52:02 our brain then concludes that this is likely true.
0:52:06 And for good reason, because most of the time when you hear something again and again and again,
0:52:07 most of the time it’s true.
0:52:11 So if you heard something from your aunt and then you heard it from your friend
0:52:12 and then you heard it from your doctor,
0:52:15 why do all the people tell you all these things?
0:52:19 Because on average, it’s true, but sometimes it’s not going to be true.
0:52:20 It’s going to be false beliefs.
0:52:27 And even things like it takes you less energy to process a large font,
0:52:29 14 font, bold.
0:52:32 It takes us less energy to process it versus small font.
0:52:35 Yeah, we see that across the board in all of our marketing companies is that
0:52:38 if we just make the font a little bit bigger, we get more clicks.
0:52:41 So it turns out, yeah, not only are people more attentive,
0:52:42 they’re going to believe it more.
0:52:45 So there’s studies showing that you show people two sentences.
0:52:49 One is in big fonts, bold, and one is in small.
0:52:52 And you ask them, how likely is this to be true?
0:52:53 How likely is that to be true?
0:52:56 Those sentences that are in big, bold fonts,
0:52:58 people are more likely to believe they’re true
0:53:02 because the brain requires less energy to process it,
0:53:06 which then makes us conclude that it’s likely to be true.
0:53:08 And it’s true for example, if you do it with red color,
0:53:12 anything that makes it easier for us to process.
0:53:15 If we hear things more clearly, we’re more likely to believe that’s true
0:53:17 than if you put a little bit of noise.
0:53:20 People are less likely to believe things are true
0:53:22 anytime that it’s hard for us to process.
0:53:25 So what that means is if you want people to,
0:53:28 if you want to help them believe what you’re saying,
0:53:30 take on your recommendations,
0:53:32 you want to make it easier for them to process it.
0:53:36 So you could do that visually, big fonts, rent, and so on.
0:53:38 But the other things you can do is you can relate it
0:53:42 to things that they already believe in, what we call priors.
0:53:45 So if I want to convince you of something,
0:53:48 it might be a good idea for me to think about
0:53:52 what do you already believe and then try to tie that
0:53:53 to what you already believe
0:53:55 because that will require less processing.
0:53:59 Or I could tell you something twice or three times.
0:54:01 Now, of course, it’s not like I’m going to tell you something
0:54:02 really, really crazy, right?
0:54:05 The earth is flat three times and you’re going to believe me, right?
0:54:08 But I’m talking about these things where it could be true, right?
0:54:09 And so I tell you that a few times,
0:54:12 and then eventually you’re more likely to believe it.
0:54:15 And you don’t know it’s because you’ve heard it a few times.
0:54:22 So if I said salad and sugar are good for you versus just sugar is good for you.
0:54:26 Maybe more people are more likely to believe the first sentence
0:54:30 because I’ve included a statement that you know from prior knowledge is true,
0:54:31 which is cabbage is good for you.
0:54:33 Yeah, that is a great example.
0:54:36 That is a great example because our brain goes,
0:54:37 yeah, salad is good for you.
0:54:41 And then by the time we get to sugar, we’re like, okay, that could be true.
0:54:44 And also it makes you be more believable.
0:54:46 And just to say, you need a little bit of sugar.
0:54:47 Sugar is not only bad.
0:54:48 Yeah, a little bit.
0:54:52 So you talked to them about dehabituating our lives.
0:54:57 Why and where do we need to dehabituate our lives?
0:55:01 Where do we need to change things and introduce novelty?
0:55:06 I’m almost wanting to come away with a little bit of a checklist for my own life here.
0:55:09 I feel like I understand the part and relationships,
0:55:13 which is take breaks from my partner, try new things with them, you said as well.
0:55:16 So go to new restaurants, go to new places, do new things on the weekend.
0:55:20 In work, quit my job, I guess, that’s what you’re saying.
0:55:23 No, absolutely not.
0:55:24 No, do not quit your job.
0:55:28 Change role, add new responsibilities.
0:55:31 But try, it could even be something as…
0:55:34 I mean, you don’t have to completely change what you’re doing,
0:55:37 but you could at the same time try something new.
0:55:44 And in fact, I’m sure you do that because you have different things that you’re doing, right?
0:55:47 And so that means you have variety in your day because you do your podcast,
0:55:50 but then you also have your companies and your companies are different, right?
0:55:53 So this is a good example, but not everyone has that, right?
0:55:55 A lot of people just have the one job.
0:55:59 But if you can take on, you know, learn something new, right?
0:56:05 Induce variety into your day in that way, that is great.
0:56:09 That will cause you to start being on kind of a learning mode, right?
0:56:13 I take also from that, that as an employer, it’s really important that we have all of our
0:56:21 team members on a personal development plan, which means making sure that they’ve got
0:56:24 intellectual forward motion in their lives.
0:56:25 They’re always learning something new.
0:56:27 They’re always striving for something new.
0:56:29 And that every team member in my company should have
0:56:34 something they’re currently learning about outside of their core responsibilities.
0:56:38 Right. So sometimes it would look like they’re going sideways, right?
0:56:43 So sometimes it doesn’t look like the path is just progressing forward.
0:56:47 But sometimes perhaps the plan is to go a little bit sideways.
0:56:49 Between the sideways.
0:56:53 Which means like it’s not the obvious thing that they’re going to learn, right?
0:56:54 For their role.
0:56:54 Okay, yeah, yeah, yeah.
0:56:59 You see, Jack’s not going to become a better editor or producer or whatever.
0:57:01 He’s going to learn music.
0:57:06 Almost anything different that you learn is probably going to feed back, right?
0:57:07 Yeah, yeah.
0:57:13 I guess it comes right down to even the route you cycle on the way to work in the morning or
0:57:14 small things, right?
0:57:17 Small decisions you make, hotels you stay at, the airline you choose to use.
0:57:21 Is there any other ways that you’ve dehabituated in your life having learned about this?
0:57:24 Yes, but I want to just say something about,
0:57:27 you said use different airlines and so on.
0:57:33 So on one hand, yes, but on the other hand, if something is not super enjoyable,
0:57:35 but you still have to do it.
0:57:39 So for example, maybe flying, maybe travel, like when you’re traveling for business,
0:57:42 it can be painful, right?
0:57:47 So in those cases, in fact, you want to do the same thing again and again.
0:57:47 Why?
0:57:52 Because you habituate to the negative, you see?
0:57:54 So if you think about things that you don’t like to do,
0:58:00 you may actually want to do it in the same way over and over, right?
0:58:04 Because I mean, unless you think like you get on a plane and you’re super enjoying it,
0:58:07 but like, you know, for me, I just like want it to be over with, right?
0:58:12 So it’s easier actually to use the same airline to do the same thing.
0:58:16 So in some parts of life, actually you want to choose to do the same thing.
0:58:23 And in fact, in some parts of life, you want to do these things that you don’t enjoy in one chunk.
0:58:25 You know how we talked about the good things you chop up?
0:58:29 The bad things you want to swallow whole.
0:58:31 So if you think about things that you don’t like to do,
0:58:34 but you really need to do like, I don’t know, I need to grade papers.
0:58:36 I need to do household chores.
0:58:42 When you ask people like, would you rather do this thing that you need to do,
0:58:46 but you don’t like, would you just get it over with in one go?
0:58:49 Or do you want breaks in between for a breather?
0:58:52 People like breaks for a breather, right?
0:58:57 If it is not, I don’t know, washing the floor or whatever they are doing their taxes,
0:58:58 they want the breaks.
0:59:03 But in fact, they suffer less if they just get it over with,
0:59:05 because then they habituate to the negative.
0:59:09 Yeah, that makes sense.
0:59:12 So for the positive, you want variety and so on.
0:59:15 And but the things that you’re not going to learn a lot from,
0:59:17 you just need to get them over and done with,
0:59:20 just get them over and done with and even do it exactly the same way
0:59:22 that you’ve always done it.
0:59:26 Is social media going to make me vicariously habituate?
0:59:30 I through looking at other people’s lives and experiences they’re having,
0:59:36 it’s moving my bar up, like my own perception of expectations in my life
0:59:38 up in an unpleasant way.
0:59:42 So that when I go to that same place that Jenny went to on Instagram,
0:59:45 it’s less enjoyable for me because I’ve already kind of experienced it
0:59:49 through the lens of Jenny’s Instagram stories.
0:59:53 Right, so this has a lot to do with what do we expect from life
0:59:56 and how do those expectations impact us?
1:00:04 So I think obviously social media is causing us to have unrealistic expectations.
1:00:08 We always, I don’t know, for most of us, we feel kind of disappointed with ourselves.
1:00:11 We go online is because, of course, a lot of people go online
1:00:13 and the post the good things, right?
1:00:14 Oh, I’m on vacation, I got this award.
1:00:16 And then you go online and you’re like, oh, all the people,
1:00:19 all of this good things are happening constantly.
1:00:21 And so you feel disappointed about your own life.
1:00:24 You have unrealistic expectations.
1:00:28 And it shifts what we call adaptation level.
1:00:34 So basically, we adapt to our daily life and then things that are better
1:00:37 than our daily life, we feel good and things are worse, we feel worse.
1:00:42 But sometimes our adaptation level can shift not based on our reality,
1:00:50 but what we expect maybe will happen and also what we see other people are doing.
1:00:52 So let’s talk about expecting what will happen.
1:00:58 So there’s a study showing that when prisoners are about to be released,
1:01:01 they are still in prison.
1:01:05 But in their mind, they’re already like thinking about the release, which is great.
1:01:12 And so now their expectations are kind of higher and that makes them feel worse, right?
1:01:14 So they’re actually very close to release.
1:01:22 But in fact, they’re feeling really bad because their daily life is much worse
1:01:25 from what they expect their daily life to be.
1:01:26 That’s kind of like social media, isn’t it?
1:01:28 You’re sat in your house looking out at people
1:01:31 partying in some hot sunny country, having the time of their lives.
1:01:33 You feel like you’re in prison.
1:01:36 Your expectations are being raised because you’re watching them have the time of their life.
1:01:40 So suddenly your house feels like a prison.
1:01:43 Yeah, so your expectations can be based on what you just expect for yourself
1:01:44 and also what other people are doing.
1:01:50 Now, I’m not saying that high expectations are bad, right?
1:01:53 Because there’s two things happening at the same time.
1:01:59 One thing is when the outcomes, so this is related to dopamine neurons.
1:02:03 So basically, dopamine neurons in your brain are firing all the time, right?
1:02:09 And then when outcomes are better than expected, they fire even more, burst more, right?
1:02:16 So you expect to get this amount of salary, you get a higher salary, dopamine goes up.
1:02:18 You expect the steak to taste quite good.
1:02:19 It tastes even better.
1:02:20 They fire more.
1:02:27 And when things are worse than expected, they start quieting down, right?
1:02:30 So they’re quieting down when things are worse than expected.
1:02:32 And that is highly correlated with your mood.
1:02:35 When there’s big bursts of dopamine, you feel good.
1:02:38 When the dopamine is quiet, you’re feeling bad.
1:02:46 But that quiet is important because that quiet says things are not as good as I expected them to be.
1:02:50 And it signals to your brain, I need to learn something.
1:02:51 I need to change this, right?
1:02:53 There’s two things you can change.
1:02:54 You can change your expectations.
1:02:56 You can lower them.
1:02:58 Or you can change the reality, right?
1:03:03 And so this negative mood that is associated with outcomes not being
1:03:08 as good as you expected them can actually lead to progress.
1:03:11 So it’s a bit of a delicate kind of balance, right?
1:03:15 And so often, I mean, there’s this really counterintuitive finding which is
1:03:20 when people don’t have certain things in their life.
1:03:25 For example, in countries where the healthcare system is quite bad,
1:03:31 the healthcare system doesn’t affect people’s daily happiness as much as in countries
1:03:33 where the healthcare system is good.
1:03:36 So when the healthcare system is good, you expect it to be good.
1:03:40 So then any variation can impact your kind of satisfaction.
1:03:44 But if you’re living in a country where like, well, I know the healthcare system is bad,
1:03:46 it’s not going to even affect how I’m feeling, right?
1:03:51 You have no expectations and you’re kind of that’s not going to impact your happiness.
1:03:54 I remember you had a TED Talk, didn’t you?
1:03:57 Which did 15 million views on how to motivate yourself to change your behavior.
1:03:59 Okay, yeah.
1:04:05 What can I take from that TED Talk to achieve my new year, new me goals?
1:04:10 Okay, so I talk about a few principles there.
1:04:15 And one is a lot of times our goals are in the future.
1:04:19 So I want to go to the gym because eventually I want to lose weight.
1:04:22 I’m not going to lose weight that very second, right?
1:04:24 I’m not going to like get into my genes that very day.
1:04:28 Eventually I know that if I go to the gym, I will become healthier, right?
1:04:31 So it’s a lot of times about the future or you say, I want to get a promotion.
1:04:35 So I’m going to work really hard today so I can get promotion in the future.
1:04:41 The problem is that it’s really hard to motivate yourself to do something immediate
1:04:45 for a reward that’s going to come a long time from now.
1:04:50 So what you need to do is you need to figure out, what can I get now?
1:04:55 I’m going to the gym because I want to be healthier and thinner or whatever in the future.
1:04:57 But is there anything that I can get at the very moment?
1:05:02 I’ve heard people tell me that the way that they motivate themselves to get to the gym
1:05:06 is they say, when I get to the gym and I get on the treadmill,
1:05:11 I’m going to allow myself to watch some trash TV or read like a magazine
1:05:13 that I don’t always allow myself to read.
1:05:15 So that’s one thing, right?
1:05:19 Think about what the immediate rewards that you can give yourself
1:05:22 or someone else, maybe you’re helping someone else to achieve their goals.
1:05:26 What can we get immediately, not only in the future?
1:05:29 For example, another person told me that their husband,
1:05:31 they really wanted their husband to go to the gym.
1:05:36 And so the husband went to the gym and they got back and the wife said to the husband,
1:05:37 ooh, I can feel you’re like, I can see your muscles, right?
1:05:39 So it was immediate, right?
1:05:41 They gave him like immediate rewards.
1:05:45 So try to think about, I call it like bridge the temporal gap
1:05:49 because there’s an action happening today and there’s this like goal in the future.
1:05:53 But you have to bridge the temporal gap to try to think about,
1:05:54 okay, what can I also get now?
1:05:56 It could be an emotional response, right?
1:06:01 I mean, a lot of times when we do something like we work hard, we solve a problem,
1:06:03 we go to the gym, we feel good.
1:06:05 It could be the emotional response.
1:06:09 So maybe one way you can do is make that salient, right?
1:06:12 Maybe like track your emotions, track your mood.
1:06:15 And you can say, okay, this is what I did today, right?
1:06:18 I went to the gym today, this is how I was feeling, right?
1:06:21 And so that’s also an immediate reward.
1:06:25 I was thinking about this idea of discipline and what creates discipline.
1:06:30 And I was hypothesizing if there were to be a discipline equation,
1:06:31 what it might look like.
1:06:35 And I kind of concluded that there’s three parts to the things and areas in my life
1:06:38 where I’ve been able to maintain discipline.
1:06:39 And the equation looks something like this.
1:06:42 The start of the equation would be the why.
1:06:46 Like however much I valued that goal.
1:06:47 So it could be going to the gym or whatever.
1:06:54 Plus the reward that I got from the pursuit of the goal.
1:06:56 So the perceived reward I got from the pursuit of the goal.
1:07:01 So that’s actually like going to the gym, doing the exercise, being on the treadmill,
1:07:06 the feeling after, walking home, like the, you know, and then minus
1:07:08 the cost of the pursuit of the goal.
1:07:11 So that’s like having to like leave the house, get in the Uber,
1:07:16 put my shoes on, travel for 45 minutes, wait, you know, lose two hours.
1:07:18 And if you want to be disciplined in any area of your life,
1:07:23 you need to therefore increase the why in whatever way you can.
1:07:24 Get really, really clear on why that matters.
1:07:28 And in your case, create those packs like a social pack, financial pack,
1:07:30 whatever, to make it really important to you.
1:07:34 Do whatever you can to make the reward of the pursuit of the goal more enjoyable.
1:07:37 Might be going with a friend or something going to a gym that’s closer.
1:07:38 I don’t know.
1:07:41 And then do everything you can to reduce the cost of the pursuit of the goal.
1:07:42 So.
1:07:42 Right.
1:07:45 And the problem is that the costs are often immediate.
1:07:46 Yeah.
1:07:46 Right.
1:07:48 And then we fall into what’s called the present bias,
1:07:51 or sometimes it’s called temporal discounting,
1:07:55 which is that often we value what’s happening in the moment
1:07:59 more than the same thing if it was to happen in the future.
1:07:59 Right.
1:08:03 And that’s true for both like bad things and good things,
1:08:04 things that are just happening now.
1:08:09 Our brain is like, Oh, I’m going to decide what to do based on this immediate thing.
1:08:11 And the problem is that the costs are often immediate.
1:08:12 Right.
1:08:13 To go to the gym.
1:08:14 Yeah.
1:08:14 They come first.
1:08:14 Right.
1:08:16 So you have to overcome those costs.
1:08:18 And I think when, and as you’re saying,
1:08:22 one thing you could do is to try to get those rewards closer in time.
1:08:22 Right.
1:08:24 So if I go to, to the gym, I have to like walk to the gym.
1:08:28 I might tell myself, okay, I can listen to a podcast while I’m walking.
1:08:28 So that’s enjoyable.
1:08:29 See how it’s going.
1:08:30 Exactly.
1:08:30 Exactly.
1:08:32 While I’m running.
1:08:32 Yeah.
1:08:34 Simon Sinek threw a really, when I was at his house talking to him about this,
1:08:36 he threw an objection at me.
1:08:42 He was like, yeah, but this morning in LA, I got out of bed and went and emptied the bins
1:08:45 at 7am because I knew if I didn’t, and there’d be repercussions.
1:08:48 So I ran that through this framework and I was like, well, your why was strong
1:08:52 because the repercussions of you not getting out of bed are the bin overflows.
1:08:54 You probably get fined by the local council.
1:08:57 The reward of the pursuit of the goal really wasn’t there.
1:09:00 And the cost fortunately was lower than the why.
1:09:02 So discipline occurred.
1:09:02 Right.
1:09:05 And that’s because we’re a sophisticated creatures, right?
1:09:07 We’re not only driven.
1:09:11 I mean, those things immediately are strong, but we’re not only driven by them.
1:09:13 We have these frontal lobes, right?
1:09:14 We’re a sophisticated creature.
1:09:17 We can value things that are in the future.
1:09:20 So when I’m saying, and I say, you know, immediate is important.
1:09:23 I’m not saying future isn’t important for us and we don’t use that.
1:09:23 We do, right?
1:09:25 And we’re able to do that.
1:09:31 Another thing that people do is they actually put in artificial costs
1:09:32 for not doing the right thing.
1:09:33 Interesting.
1:09:37 Like a social pact is one where if I’ve announced it to the world
1:09:40 on my Instagram that I’m going to do it, then there’s a reputational cost if I don’t.
1:09:41 Right.
1:09:42 Right.
1:09:45 And for example, you know, there’s silly things where people say,
1:09:50 I’ve heard this when for writers and they tell, I tell the friends, you know,
1:09:54 I’m going to send you my chapter Monday at 7 a.m.
1:09:57 And first of all, that’s a pact, right?
1:09:59 I mean, I have to send it because I told you,
1:10:00 not because you’re even going to read it, right?
1:10:05 But if I don’t, then I am, you know, $100 is going to come into your account.
1:10:09 Like maybe you even already put it, you know, as like a future thing, which you can stop, right?
1:10:10 So there’s a cost.
1:10:14 You put a cost to what will happen if you don’t do that immediate thing.
1:10:19 Just goes to show, I think, fundamentally that we’re just driven by incentives.
1:10:24 You know, we think it’s something else, but really at the very fundamental level,
1:10:27 everything just seems to be about incentives in business and work and relationships in life.
1:10:29 Absolutely.
1:10:33 I mean, every decision, every action, conscious or unconscious,
1:10:35 is very much about incentives, right?
1:10:36 The good and the bad.
1:10:41 I think what’s interesting to me is that those incentives are quite variable.
1:10:43 They can be money.
1:10:45 They can be food.
1:10:48 They can be like social interaction, right?
1:10:49 – They can be variety.
1:10:50 – They can be variety.
1:10:50 Yeah.
1:10:53 So what the incentives are is very variable.
1:10:58 What, you know, what the good that I’m getting also that the bad, right?
1:11:01 What feels bad, a lot of different things can feel bad.
1:11:03 So interesting.
1:11:07 So if you go, if you go down to like creatures low in the evolutionary scale,
1:11:10 I think for them, things are more basic, right?
1:11:13 For them, it’s just like food, temperature, right?
1:11:16 Things like that that are really about survival.
1:11:19 But as we go up and up and up the ladder and we get to humans,
1:11:25 for us, there’s a lot of different things that can be incentivizing.
1:11:30 I was saying to one of my colleagues the other day in a business that I’m like an investor in,
1:11:34 he was telling me about one of his team members who was like just a bit,
1:11:36 had lost the love of her work.
1:11:41 And he told me the list of reasons she’d said in the like exit interview
1:11:43 as to why she wasn’t enjoying her work.
1:11:47 And I looked at the list of things and intuitively it felt like
1:11:53 the person didn’t actually know why they weren’t enjoying their work anymore.
1:11:56 And so I had a conversation with this person who was leaving this company.
1:11:59 And we got to the very bottom of it.
1:12:02 And at the very heart of it was just a loss of meaning in the job they were doing.
1:12:06 They couldn’t answer why it mattered anymore.
1:12:08 They thought the work they were doing no longer mattered.
1:12:11 And when you’d ask them, they would have said a lot of other things.
1:12:14 You know, they would point to small little things in this and that and the office
1:12:17 and whatever else and the music that’s playing in there.
1:12:19 But at the very heart of it was actually just an absence of meaning.
1:12:23 And people aren’t, I don’t think very good at understanding that they’ve lost meaning.
1:12:25 Or that meaning is so important, or that what it is.
1:12:28 Yeah. And that goes back to the survey that I mentioned,
1:12:33 where they found that the number one thing that was important for people’s happiness was meaning.
1:12:34 And what does meaning mean?
1:12:43 I guess is that what you’re doing is valuable, right?
1:12:46 Yeah, too. So that’s a good question.
1:12:48 I think it’s probably beyond yourself.
1:12:54 I don’t know. Maybe it is even something about immortality, right?
1:13:00 Wanting to feel that what I’m doing is going to change something beyond myself.
1:13:07 And it’s not necessarily about generosity, although generosity could be part of it.
1:13:10 But it’s more about making a difference, right?
1:13:16 Steve Jobs had this saying that he said something like a dent in the universe, right?
1:13:18 Making a dent in the universe.
1:13:20 I think a lot of people want to do that.
1:13:24 And it, you know, it don’t have to invent the Mac to do that.
1:13:30 It could also be how you affect your family, how you raise your children, right?
1:13:36 And that thing, that there’s a kind of things that can continue to be even when you’re not there.
1:13:38 I’ve noticed this trend.
1:13:44 Gen Z and the younger millennials are the change the world generation.
1:13:50 And what I mean by that, hear me out, is that I have so many young kids coming up to me,
1:13:52 especially over the last sort of 10 years generally,
1:13:56 that would say to me, I want to change the world.
1:13:58 And you’d ask them, like, what do you mean?
1:14:00 They’d say, like, I want to change the world.
1:14:03 They can’t tell you necessarily what they want to change about it,
1:14:08 but they want to be the person that had that impact on the world.
1:14:12 And I think that sits in contrast to what my father would have said
1:14:15 as a 65 year old man, if you’d asked him at 20 years old,
1:14:16 what do you want to do in your job?
1:14:19 I don’t think my dad would have said, change the world.
1:14:21 I think he would have said, I want to be a structural engineer.
1:14:22 You know what I mean?
1:14:28 And I think that going back to your point about habituation and people’s desire to like,
1:14:33 I don’t know, for immortality, is it plausible that because of social media,
1:14:38 because we’ve seen a lot of world changes, we’ve adjusted our own, I don’t know,
1:14:44 expectations of what our own contributions to now that this young generation,
1:14:49 if they’re not changing the world, or if they’re not having such a profound impact on things,
1:14:55 they don’t have the level of meaning has habituated to now the base minimum of impact
1:14:56 they need to have is to change the world.
1:14:57 You know what I mean?
1:14:59 They can’t just get a job.
1:15:01 Right. And when I said about a dent in the world,
1:15:07 I did not mean, as I said before, I don’t mean like inventing the Mac.
1:15:12 It could just be making a nice meal that people enjoy or something.
1:15:15 It could be things that are quite small.
1:15:20 And thinking about your father, he wants to be an engineer, but he wanted to be an engineer.
1:15:21 But why?
1:15:25 Right? He said that’s what he wanted to do, but why did he want that?
1:15:30 So he probably, I don’t know, but maybe he wanted to be that because
1:15:33 that would enable him to create new things.
1:15:38 Right. And so in just creating new things, you’re changing the world.
1:15:41 So I think I think I don’t think he was aiming at that though.
1:15:44 Whereas the young kids that come up to me, they’re like aiming at that.
1:15:48 So they want to like, they want to change the world and they haven’t figured out how.
1:15:52 Whereas my dad wants to be like an engineer and the consequences he ends up changing the world.
1:15:55 Yes, but he probably wants to be an engineer for some reason.
1:15:56 Right. I could guess.
1:16:00 And I think he doesn’t, you know, people don’t think about it.
1:16:06 I mean, it’s just, we’re using the same words, but I think these perhaps different generations
1:16:13 have different aspirations, right? Because changing the world, when we say those,
1:16:17 when I say the words, I don’t mean like changing the world, right?
1:16:22 I’m just saying, saying, doing something that creates a change in your world.
1:16:25 I mean, maybe that’s a better way to do it, a better way to say it.
1:16:27 Some kind of change in your world.
1:16:30 Not necessarily I’m doing global change, like Steve Jobs.
1:16:33 But in some way, this is a luxury.
1:16:38 That’s true also, even for your father’s generation and for this new generation, right?
1:16:45 Wanting to have meaning is a luxury that we have because we have our basic needs, right?
1:16:54 Because we have food and shelter and, you know, just like safety, the very, very basic,
1:16:57 we can then start thinking about meaning.
1:16:58 But on the other hand, you can say, well,
1:17:06 just being able to care for my family and keeping them safe, that also has meaning.
1:17:14 Risk. In order to change our lives, we have to sort of lean into risk in key areas.
1:17:17 For those people that are, you know, thinking about changing their lives,
1:17:20 but they’re looking forward into uncertainty and they’re seeing risk.
1:17:23 And what advice would you give them based on what you know about habituation,
1:17:25 but more broadly from the brain?
1:17:31 That’s going to encourage them to take that step into the unknown, where they believe risk lives.
1:17:36 Yeah. So we quote the rock climber, Alex Honold, in the book.
1:17:41 And what he says is that he has a comfort zone, which is kind of a bubble around him.
1:17:47 And as he tries more and more things, that bubble just becomes bigger and bigger and bigger.
1:17:48 He pushes those boundaries.
1:17:54 And what happens is that those things that seemed crazy to him, absolutely crazy,
1:17:58 then suddenly become within the realm of possibility, right?
1:18:05 I think the takeaway here is you have to start. You have to try.
1:18:12 And what is helpful to know is that even if you try small, so let’s say there’s,
1:18:15 their goal is quite up there. It’s like a huge risk, right?
1:18:23 Yes, but just try small, right? And then suddenly the next step wouldn’t seem so crazy, right?
1:18:32 And so on and so forth. We see that risk habituates and it helps us explore different things.
1:18:36 It helps us try new things. It can also go in a bad direction, right?
1:18:39 Because of risk habituation. What is risk habituation?
1:18:43 And risk habituation is you do risky things. What we find is that when people do risky things,
1:18:49 let’s say gamble, we have a study where we let people gamble without letting them know
1:18:52 if they won or lost. They just gamble, gamble, gamble. We tell them at the end, okay?
1:18:57 They gamble. They start gambling just a little bit and then they, the next, they gamble more
1:19:03 and more and more and more, right? They feel more comfortable with gambling, less anxious,
1:19:07 right? They also feel less excited. So they need to gamble more.
1:19:15 And so risk really escalates because our emotions in response to risk habituate,
1:19:20 so would risk escalate. So that’s financial. And I mean, that could be a bad thing, right?
1:19:24 So it’s again, it’s like both things are at the same time because you might take
1:19:31 huge risks because that you shouldn’t really take. We do this with virtual risk as well.
1:19:37 So we want to put, what we wanted to do is test people’s physical risk taking.
1:19:41 But of course we can’t put them in danger. So what we did is we use virtual reality.
1:19:48 And what we did is we use this game where you put the headset on and then you go up the elevator
1:19:54 to a skyscraper and you walk on a plank up, up, up, up in the air, right? It’s all virtual.
1:19:57 Have you done this? I have. Yes. I did it in New York City. It was terrifying.
1:20:03 Okay. Yeah. It’s terrifying. It’s such a positive. It’s really interesting experience because
1:20:07 you know that you are on the ground, right? I know that I’m in my office. I know that I’m safe.
1:20:14 But at the same time, my brain is completely tricked. It’s such, you know, it really makes
1:20:19 you feel quite humble at how easy it is to trick your brain. You’re feeling really scared.
1:20:23 And when we let people do that, they start off by maybe taking one little step
1:20:28 and two little steps, right? And then the more they do it, they feel more comfortable with it,
1:20:31 right? They walk more and more and more, take more virtual risk until, you know,
1:20:37 ten trials in, they’re jumping, right? And we actually measure their anxiety when
1:20:41 measures can conduct this response. And the more they do it, the less anxious they feel,
1:20:46 so they take more risk. And the less excited they feel, so they need more risk to take,
1:20:52 to feel, you know, the same level of excitement. Yeah. I mean, on one hand, they’re exploring more.
1:20:56 In some cases, it could be dangerous for you.
1:20:59 And you said in the book that people later in their careers are more likely to
1:21:04 have accidents, right? I think you said athletes later in their career
1:21:10 have accidents more in people on construction sites, have more accidents later on in the
1:21:13 project than at the start of the project, because they start to take more of those risks.
1:21:16 It made me think about, you know, the study you talked about where you get people to gamble,
1:21:20 but they can’t see the results yet of their reckless behaviour. There’s many areas of
1:21:26 all of our lives where we’re gambling with something, but we can’t yet see the results
1:21:31 of that behaviour, whether it’s like with our health or whether it’s habits we have like smoking.
1:21:38 I’m smoking. I’m eating this, this junk crap over here. And because I haven’t yet had the
1:21:41 results come in, the doctor hasn’t yet called me and told me there’s a problem,
1:21:47 I just keep going. And my behaviour can escalate in those departments until I get that phone call,
1:21:51 which is like, you’ve lost all your money or your health is, you know, you’ve got something bad
1:21:56 that’s happened. Yeah, with long term investments, right? A lot of the investments, financial investments
1:22:01 that we make are long term, right? So we may start small and then we grow, grow, grow, grow,
1:22:08 and we don’t know the outcomes until years later. What do you want people to come away from this
1:22:15 conversation with? What is the key takeaway? A lot of time people may not feel so much joy in their
1:22:21 life. And then they look around them and they conclude that maybe I’m not feeling so much joy
1:22:27 because my relationship isn’t that good or, you know, my job isn’t that good. And, you know, maybe
1:22:33 it is, but maybe they are good, but they’ve just been the same for a while. So we have to be really
1:22:37 careful, right? And one way, as, you know, we mentioned what you could do is just like spice
1:22:42 it up a little bit, shake it up a little bit, right? And see what happens. And vice versa,
1:22:50 a lot of times they are things that are negatively affecting your life and you don’t know it because
1:22:55 they’re always there. Social media is one example that you might, you might, a lot of people may
1:23:00 suspect that social media, Instagram, Twitter is causing them a little bit of anxiety, a little bit
1:23:06 of stress, but they don’t really know for sure. You can’t measure it until you take a break,
1:23:11 right? It’s a bit like the AC noise looming in the background. You don’t notice it, but when you
1:23:16 stop, when you turn it off, you’re suddenly, oh, that’s so much better. I didn’t even realize
1:23:21 that this thing is causing me anxiety. So I think, you know, experiments, I think, you know,
1:23:27 the last chapter in a book, we call it experiments in living. Experiment in living because it’s
1:23:31 really hard to know what are the things that are caught that are really good in your life and
1:23:36 what are the things that are not so good in life until you make some changes. Take a break
1:23:40 from social media for a few weeks, do something different for you, and then you will see.
1:23:42 You write about people taking a break from social media, don’t you?
1:23:47 Yes, yes. There’s a great experiment that was conducted by the economist Hunt Alcott,
1:23:53 where he took 1,000 people, he gave them $100 to get off Facebook for a month,
1:23:57 and he took another 1,000 individuals and then he gave them $100 to just continue what they’re
1:24:03 doing. At the end of the month, he came and he measured their well-being. On every single measure
1:24:09 that he had, those people who quit for a month were happier. They were less anxious, less depressed,
1:24:14 less sad. In every measure, they were in a better state. They were surprised. They had no idea that
1:24:18 this was going to have such a huge effect on them, but here’s the even bigger surprise.
1:24:23 They said that they were happier. They fully admitted it, but most of them,
1:24:30 straight away at the end of the month, went back to Facebook, which is really interesting because
1:24:34 you acknowledge that the thing is causing a negative effect on your health. One,
1:24:38 do you go back? I think there’s two reasons. One is you gain information and knowledge.
1:24:44 That knowledge may not make you feel good, but we value knowledge and information,
1:24:50 and that’s perhaps one reason why the people went back. It could also be something like addiction.
1:24:55 I mean, a lot of things in life that you’re addicted to, you kind of know they’re not good
1:25:00 for you. You know they’re not causing you happy, but there’s need, right? There’s something pushing
1:25:06 you. There was this crazy start I read in your book about the impact that leaving social media
1:25:12 had had on people equated to getting a $30,000 pay rise at work, something like that.
1:25:21 Yeah. It was a study that was conducted by an Italian scientist, and what he did, he noticed
1:25:27 that when Facebook first started in 2004, it just started at Harvard, right? And then a while later,
1:25:34 they went on to a lot of Ivy League universities one by one very slowly. And then 2008,
1:25:39 they opened up to the world. And what he found is that in every university that Facebook was
1:25:44 introduced, mental health went down. The reason he could do the study is that the university
1:25:49 had measures of people’s well-being, because they actually measure it quite often. And he
1:25:55 can see in every university, mental health went down, every university. And then in the population,
1:26:02 Facebook was introduced in 2008, and the next 10 years, the depression episodes were increased by
1:26:09 80%. Now, you don’t know causation. None of this tells you causation. It is only correlational,
1:26:17 right? Interesting. So he’s claiming that using statistical methods, he estimates that potentially
1:26:26 a quarter of this decline in mental health can be due to social media. Again, this is why the
1:26:31 other experiment is a little bit better, because the other experiment I’ll call it manipulated
1:26:36 whether people were online or not. So he could actually do a control experiment and measure it,
1:26:44 right? So he could show causation. This other study that suggests 25% of mental health decline
1:26:51 was caused due to social media, that’s a correlational result. But there could be some
1:26:55 truth in it. We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question
1:26:59 for the next guest, not knowing who they’re leaving it for. And the question left few is,
1:27:06 what is one thing that people who are listening could do that you know
1:27:17 about that would improve their lives? How about something simple? How about people just now email,
1:27:24 call, turn to someone and tell them they love them? It would not, you know,
1:27:29 doesn’t completely change your life, but you will change your feelings at that very moment.
1:27:37 Tally, thank you. Really enjoyed the conversation and I’m so fascinated by your work and it’s a
1:27:41 real service to humanity what you do. So thank you so much. It’s been a pleasure. Thank you.
1:27:48 Do you need a podcast to listen to next? We’ve discovered that people who liked this episode
1:27:54 also tend to absolutely love another recent episode we’ve done. So I’ve linked that episode
1:28:05 in the description below. I know you’ll enjoy it.
Bạn sẽ cho tôi lời khuyên gì để đảm bảo rằng mối quan hệ của tôi luôn mới mẻ, thú vị và nóng bỏng?
Thực ra, có một nghiên cứu tuyệt vời cho thấy khi mọi người tăng cường ham muốn tình dục với bạn đời của họ.
Tiến sĩ Tally Sherrod, ông là nhà thần kinh học, tác giả của một trong những nghiên cứu hàng đầu thế giới về cảm xúc, ra quyết định và cách thay đổi bộ não của chúng ta theo hướng tích cực.
Điều này đang ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của bạn, bạn không nhận ra điều đó.
Chúng tôi đã thực hiện một nghiên cứu, trong đó chúng tôi hỏi mọi người phần nào là phần yêu thích của họ trong kỳ nghỉ, và chúng tôi phát hiện ra rằng đỉnh điểm của niềm vui là 43 giờ vào kỳ nghỉ.
Và mọi người đã sử dụng một từ nhiều hơn bất kỳ từ nào khác, đó là từ “đầu tiên”.
Cảnh biển đầu tiên, ly cocktail đầu tiên.
Rồi niềm vui lại giảm dần.
Tại sao? Bởi vì đầu vào vào các tế bào thần kinh của bạn là liên tục.
Và khi mọi thứ không thay đổi, bộ não của chúng ta sẽ ngừng phản ứng.
Vấn đề là ngay cả khi bạn đang sống cuộc sống tốt nhất của mình, một mối quan hệ tuyệt vời, một công việc tốt, một ngôi nhà thoải mái, sau một thời gian, những điều đó không mang lại cho chúng ta niềm vui như đáng lẽ chúng nên có.
Bởi vì khi một thứ gì đó luôn ở trước mặt bạn, bạn sẽ ngừng chú ý đến nó.
Điều đó cũng đúng với những điều không quá tuyệt vời xung quanh chúng ta.
Phân biệt giới tính, phân biệt chủng tộc, rạn nứt trong các mối quan hệ của chúng ta.
Sau một thời gian, chúng ta không chú ý đến chúng, và nếu chúng ta không chú ý đến chúng, chúng ta sẽ không thay đổi chúng.
Một lý do khiến hạnh phúc thấp ở giữa cuộc đời là bởi vì mọi thứ trở nên có phần thường nhật hơn.
Vấn đề là chúng ta thực sự không thích việc chấp nhận rủi ro.
Vậy làm thế nào để chúng ta thay đổi điều đó?
Có hai điều chính. Một là…
Tally, chào mừng bạn trở lại.
Cảm ơn bạn đã mời tôi quay lại.
Đối với những người không quen thuộc với sự nghiệp của bạn, bạn có thể cho chúng tôi một chút tổng quan về nền tảng học thuật của bạn không?
Nhưng thực sự, tôi đoán, tóm tắt sứ mệnh mà bạn đang thực hiện và công việc mà bạn đã làm, bạn đang cố gắng hiểu điều gì?
Điều gì bạn muốn làm với cuộc sống nghề nghiệp của mình?
Vì vậy, trong những thuật ngữ rất tổng quát, tôi đang cố gắng hiểu hành vi con người.
Tại sao mọi người làm những gì họ làm?
Tại sao họ cảm thấy như họ cảm thấy?
Và tôi sử dụng rất nhiều phương pháp khác nhau để cố gắng hiểu điều đó.
Vì vậy, tôi sử dụng phương pháp khoa học thần kinh.
Tôi thực sự cố gắng nhìn vào bên trong bộ não của mọi người.
Ngoài ra, tôi xem xét hành vi. Tôi kết hợp giữa tâm lý học, khoa học não bộ.
Tôi cũng kết hợp kinh tế học để cố gắng hiểu động cơ, cố gắng hiểu nhu cầu,
và hy vọng sử dụng điều đó không chỉ để chúng ta hiểu bộ não con người tốt hơn,
mà cũng để làm cho cuộc sống của chúng ta tốt hơn, có thể đưa ra những quyết định tốt hơn.
Đối với bất kỳ ai đang nghe điều này ngay bây giờ, mà có một tầm nhìn về việc họ muốn trở thành ai.
Và điều đó khác với những gì họ hiện đang là theo một cách nào đó.
Thói quen, hành vi họ muốn áp dụng.
Bước một có phải là nhận thức không?
Có phải bước một là nhận thức về chu kỳ, suy nghĩ và mẫu hành vi của chính bạn không?
Một điều bạn nên tập trung vào và nhận thức là điều gì đã thực sự tốt về bản thân bạn, đúng không?
Vì vậy không chỉ là tôi muốn trở thành ai, mà tôi không phải là,
mà là tôi là ai, điều đó là tuyệt vời.
Những kỹ năng tuyệt vời nào tôi đã có, những phẩm chất nhân cách nào tôi đã có,
bởi vì đó là những điều mà bạn có thể xây dựng trên đó, đúng không?
Và vì vậy hãy nhìn nhận nó không chỉ theo cách tiêu cực,
mà hãy nhìn nhận nó theo cách tích cực.
Và khi bạn đã làm được điều đó, vâng, thì chúng ta có thể nói, được rồi, đây là mục tiêu của tôi, đúng không?
Và điều tiếp theo là làm thế nào để tôi đi từ nơi tôi đang đến mục tiêu này?
Và nếu bạn có một kế hoạch cụ thể,
và bạn không nhất thiết phải theo dõi kế hoạch chính xác đó, đúng không?
Nhưng nếu bạn có một kế hoạch và bạn thực sự suy nghĩ kỹ về các chi tiết,
thì điều xảy ra là nếu bạn có thể hình dung điều đó một cách sống động,
thì điều đó sẽ tạo ra niềm tin của bạn rằng điều đó có khả năng xảy ra hơn, đúng không?
Nếu chúng ta có một kế hoạch cụ thể mà làm cho chúng ta cảm thấy điều đó có khả năng xảy ra hơn,
và nếu chúng ta nghĩ rằng điều đó có khả năng xảy ra hơn, chúng ta có khả năng theo đuổi hơn.
Và sau đó có rất nhiều mẹo nhỏ về cách để chúng ta theo đuổi.
Một điều rất quan trọng là theo dõi tiến trình của bạn.
Vì vậy, hãy nói bạn muốn đến phòng gym.
Và ở tuần đầu tiên, bạn chỉ đi một lần một tuần.
Và tuần tiếp theo, bạn đi hai lần một tuần.
Hoặc có thể lần đầu tiên bạn đi, bạn chỉ chạy trên máy chạy bộ trong 10 phút, đúng không?
Và lần tiếp theo, 20 phút.
Nhưng hãy ghi lại những con số đó để bạn thực sự có thể nhìn thấy chúng.
Bởi vì khi mọi người thực sự có thể nhìn thấy tiến trình của họ,
điều đó rất kích thích, đúng không?
Bạn luôn muốn có một chút tiến bộ hơn so với nơi bạn đã ở.
Vì vậy, đó là một điều cực kỳ quan trọng.
Có phải có nghiên cứu khoa học nào hỗ trợ ý tưởng rằng
tiến bộ có một ảnh hưởng rất lớn đến động lực của con người?
Vâng, hoàn toàn đúng.
Có những nghiên cứu tuyệt vời.
Một nghiên cứu mà tôi đang nghĩ đến là nơi mọi người phải thực hiện một nhiệm vụ,
đòi hỏi họ phải học các quy tắc.
Và họ sẽ nhận được tiền, phần thưởng cho việc làm tốt.
Và cứ một thời gian, họ hỏi mọi người, bạn cảm thấy thế nào ngay bây giờ?
Điều họ phát hiện ra là, vâng, khi mọi người nhận được phần thưởng,
khi họ nhận được tiền, họ cảm thấy tốt.
Nhưng hóa ra họ cảm thấy tốt nhất khi họ học được điều gì đó mới, đúng không?
Khi họ tiến bộ.
Đó là lúc họ cảm thấy thực sự tốt nhất.
Và có một nghiên cứu khác trong đó mọi người có thể chơi một trong hai trò chơi.
Một trò chơi, mọi quy tắc đều rõ ràng.
Rất dễ dàng cho họ làm tốt nhất những gì họ có thể.
Trong một trò chơi khác, có một chút không chắc chắn.
Họ phải học.
Nó không rõ ràng, đúng không?
Nó thử thách đến một mức độ nào đó.
Và họ có thể chơi hai trò chơi đó.
Và sau đó mỗi vài phút, họ nói, được rồi, bạn có thể ở lại trò chơi này
hoặc bạn có thể chuyển sang trò chơi khác.
Điều họ phát hiện ra là mọi người thích chơi trò chơi họ phải học,
nơi có sự không chắc chắn.
Họ không thích chơi trò chơi mà họ luôn làm tốt,
nơi họ không tiến bộ, nơi không có gì để học.
Vì vậy, tiến bộ thực sự là điều mà chúng ta phấn đấu.
Và khi nó xảy ra, điều đó thực sự khiến chúng ta cảm thấy tốt hơn, đúng không?
Nó khiến chúng ta cảm thấy như chúng ta đang tiến lên phía trước.
Chúng ta không thích ở lại, ngay cả khi nơi bạn đang ở thật tuyệt, đúng không?
Thật, thật sự tuyệt.
Sau một thời gian, điều đó không đủ, đúng không?
Bạn muốn mở rộng.
Bạn muốn tiến bộ.
Những chủ đề đó xuất hiện trong cuốn sách mới của bạn, “Nhìn Lại”,
khi bạn nói về tầm quan trọng của sự đa dạng trong cuộc sống của chúng ta.
Và nó thực sự rõ ràng trong mọi khía cạnh của cuộc sống của chúng ta,
nhu cầu về sự đa dạng, mà bạn đang đề cập đến ở đó.
Mọi người muốn thử cái gì đó mới.
Họ muốn học hỏi cái gì đó mới.
Họ muốn được kích thích theo một cách nào đó.
Điều đó rất đúng trong công việc.
Bạn đã nói về điều đó rất nhiều.
Và với tư cách là một nhà tuyển dụng, tôi đã cảm thấy rằng
một trong những điều hiệu quả nhất tôi có thể làm để giữ cho các thành viên trong nhóm của mình có động lực
có thể là thay đổi công việc của họ khá thường xuyên,
hoặc ít nhất là thêm những yếu tố mới vào trách nhiệm của họ khá thường xuyên.
Đúng vậy.
Cuốn sách nói về thói quen.
Và thói quen cơ bản là hiện tượng,
mà quản lý cơ bản mọi phần của não chúng ta,
đó là chúng ta không phản ứng với những điều không thay đổi.
Khi mọi thứ ổn định, không thay đổi,
não của chúng ta sẽ ngừng phản ứng.
Và một khi bạn thay đổi mọi thứ, dù chỉ một chút,
thì chúng ta lại bắt đầu phản ứng.
Và trong công việc, thường là như vậy trong các công ty lớn, ví dụ,
rằng mọi người sẽ cho nhân viên chuyển đổi qua những vị trí khác nhau một lúc.
Bởi vì nếu bạn ở lại cùng một chỗ,
làm cùng một việc lặp đi lặp lại,
bạn sẽ trở nên tự mãn đến một mức độ nào đó, đúng không?
Nhưng một khi bạn thay đổi, bạn giờ đây đang nói chuyện với những người có thể khác một chút.
Có thể các dự án cũng khác một chút.
Sau đó, bạn bắt đầu ghi nhớ lại.
Nó cũng nâng cao sự sáng tạo của bạn.
Từ “thói quen” là một từ khá dài.
Tôi chắc là hầu hết mọi người sẽ không quen thuộc với từ này,
có thể chưa bao giờ nghe thấy nó trước đây.
Tôi không nghe về thói quen cho đến khi tôi thực hiện rất nhiều nghiên cứu.
Tôi đã có điều đó cho cuốn sách của mình và đã gặp rất nhiều nghiên cứu của bạn.
Nhưng một cách rất thú vị để minh họa thói quen là
qua những hình ảnh như thế này.
Bây giờ, hãy cho tôi biết điều gì đang xảy ra ở đây.
Chúng ta sẽ đưa hình ảnh này lên màn hình.
Và cũng dành cho những người đang nghe audio,
sẽ có một liên kết đến hình ảnh này trong phần mô tả của tập này.
Nhưng về cơ bản, khi bạn nhìn vào hình ảnh này,
tại trung tâm của hình ảnh trong 30 giây,
đặc biệt khi bạn nhìn vào nó trên màn hình máy tính,
tất cả các màu sắc sẽ biến mất nếu bạn tập trung vào điểm đen
ở giữa hình ảnh này trong 30 giây.
Vì vậy, đây là một khám phá của một bác sĩ người Áo vào năm 1804.
Ông phát hiện rằng nếu bạn nhìn, bạn phải không di chuyển mắt.
Vì vậy, hãy cố định vào chữ thập đen và không di chuyển mắt.
Màu sắc sẽ phai dần, chúng trở thành màu xám.
Và nếu bạn thực sự giỏi về điều này–
tôi đã thực hiện điều này một vài lần và tôi đã làm được–
thực sự, màu xám biến mất và toàn bộ hình ảnh trở thành màu trắng.
Tại sao lại như vậy?
Bởi vì sự đầu vào vào các nơron của bạn,
nếu bạn không di chuyển mắt, là không thay đổi.
Vì vậy, các nơron chỉ nhận cùng một đầu vào,
nên chúng ngừng phản ứng.
Chúng như thể, ồ, không có gì mới ở đây.
Bạn biết đấy, hãy tiết kiệm tài nguyên của chúng tôi cho điều gì đó khác
sẽ đến sau.
Vì vậy, bạn ngừng nhận thấy màu sắc hoàn toàn.
Và đó là một tình huống.
Bây giờ, một khi bạn di chuyển mắt, màu sắc trở lại.
Hoặc nếu bất kỳ thứ gì di chuyển trong nền.
Đúng vậy, đúng vậy.
Vì vậy, nếu bạn di chuyển mắt,
thì đầu vào vào các nơron khác nhau sẽ thay đổi.
Sau đó, bạn sẽ nhận thức được màu sắc trở lại.
Và tôi nghĩ điều đó cũng giống như trong cuộc sống của chúng ta.
Nếu mọi thứ ổn định, chúng ta không nhận thức được điều tốt
và chúng ta cũng không nhận thức được điều xấu.
Nhưng nếu chúng ta di chuyển mắt đủ, bạn biết đấy, theo nghĩa tượng trưng,
thì chúng ta sẽ bắt đầu nhận thấy và cảm nhận trở lại.
Tất cả các loài động vật đều có điều này về thói quen không?
Vâng, đó là một điều thực sự cơ bản.
Bạn thấy điều này ở mọi sinh vật sống.
Và tôi nghĩ với tôi, đó là điều thú vị về điều này, đúng không?
Bởi vì điều gì đó dường như ảnh hưởng đến mọi phần trong cuộc sống của chúng ta
từ mối quan hệ đến sức khỏe tâm thần của chúng ta
cho đến khả năng đổi mới của chúng ta, bạn thực sự có thể theo dõi nó.
Và bạn có thể thấy nó ở mọi loài động vật sống.
Có hiện tượng thói quen này.
Thực tế là các nơron phản ứng ít dần với những điều không thay đổi, đúng không?
Và điều đó đúng với những thứ như âm thanh.
Nếu bạn nghe cùng một âm thanh lặp đi lặp lại
và lại lặp đi lặp lại, bạn sẽ không còn nhận thức về nó nữa.
Bạn sẽ không còn phản ứng với nó nữa.
Vì vậy, đó là thói quen cảm nhận.
Nhưng thói quen cũng đúng với những điều cơ bản trong cuộc sống của chúng ta mà chúng ta thực sự quan tâm.
Và đây là lý do tại sao mọi người có thể có những điều thật tuyệt vời trong cuộc sống của họ.
Tôi chắc rằng bạn cũng vậy, đúng không?
Có thể như một mối quan hệ tuyệt vời, một công việc tốt hoặc một ngôi nhà thoải mái.
Nhưng điều thú vị là sau một thời gian,
những điều đó không mang lại cho chúng ta niềm vui hàng ngày mà chúng nên có.
Bởi vì chúng ta đã quen với nó.
Giống như điều gì đó hồi hộp vào thứ Hai trở nên nhàm chán vào thứ Sáu.
Và điều thú vị là điều đó cũng đúng với những điều không tuyệt vời xung quanh chúng ta.
Vì vậy, có thể có những điều xấu xung quanh chúng ta như phân biệt giới tính, phân biệt chủng tộc,
các vết nứt trong các mối quan hệ của chúng ta hoặc những sự kém hiệu quả trong công việc.
Nhưng nếu chúng hiện hữu mọi lúc, sau một thời gian,
chúng ta không nhận thấy chúng nữa.
Và nếu chúng ta không nhận thấy chúng, chúng ta không cố gắng thay đổi chúng.
Nguồn gốc của điều này là gì?
Ý tưởng rằng một khi chúng ta tiếp xúc với điều gì đó,
chúng ta dạng như phai nhạt nó và không còn thấy nó nữa.
Đó là vì nếu một cái gì đó đứng trước chúng ta trong một thời gian,
và chúng ta vẫn còn sống, không có điều xấu nào xảy ra, đúng không?
Sau đó, não bộ không thực sự cần phải phản ứng với nó nữa.
Bởi vì não bộ đang cố gắng bảo tồn tài nguyên.
Đúng vậy, đúng vậy.
Chúng ta cần tài nguyên để chuẩn bị cho điều mới sắp đến, đúng không?
Điều đó có thể đe dọa.
Hoặc cũng có thể thật tuyệt vời, như bạn biết đấy,
thức ăn hoặc thứ gì đó mà bạn nên nắm bắt.
Và đó chính là lý do tại sao chúng ta ngừng phản ứng.
Chắc chắn rồi, nếu có điều gì đó làm bạn đau khổ, đúng vậy, bạn sẽ tiếp tục phản ứng với điều đó. Chính vì vậy mà việc quen với cơn đau trở nên khó khăn hơn một chút. Đó là một vấn đề với cơn đau, đúng không? Một số ví dụ yêu thích của bạn về sự quen dần trong cuộc sống hàng ngày là gì? Về sự quen dần trong cuộc sống hàng ngày. Ừ, như những thứ mà, đúng vậy. Tôi đã nói với bạn về cái của tôi trước khi chúng ta bắt đầu ghi âm, đó là nếu tôi đến phòng tập và sau đó về nhà, tôi không còn ngửi thấy mùi của chính mình nữa. Bởi vì tôi có thể ngửi thấy mùi của mình trong vài phút khi tôi đang tập luyện. Khi tôi nóng lên và tiết mồ hôi. Nhưng sau khi tôi ở bên mình khoảng 10 phút, tôi đoán não của tôi không còn gửi tín hiệu từ nách qua các thụ thể mùi đến não nữa. Đúng vậy, vậy thì mùi thực sự là một ví dụ tốt, vì điều đó xảy ra rất nhanh, đúng không? Nếu bạn xịt nước hoa lên mình, nó thật sự có mùi rất mạnh, nhưng sau đó bạn xịt cùng một loại nước hoa vào ngày hôm sau, bạn không ngửi thấy nhiều như một tuần sau, bạn sẽ không ngửi thấy nó nhiều. Vậy nên những điều đó thực sự dễ thấy xung quanh chúng ta. Nhưng tôi nghĩ với tôi, những cái thú vị hơn là quen dần với những điều mà chúng ta rất thích, và sau đó chúng ta ngày càng thích ít đi. Và những điều thực sự tồi tệ, nhưng chúng ta dừng không nhận ra. Ví dụ, có một nghiên cứu tuyệt vời trong đó mọi người được yêu cầu nghĩ về một bài hát mà họ thích. Hãy cho tôi biết một bài hát mà bạn thích, hoặc thậm chí là một nghệ sĩ mà bạn thích. Ôi trời, có một bài tôi đang nghe lúc này. “House Gospel Choir Angels Watching Over Me”. Được rồi, bạn muốn nghe bài hát đó từ đầu đến cuối, không bị gián đoạn, hay bạn muốn nghe với những khoảng nghỉ? Với khoảng nghỉ? Vâng. Tôi không muốn nghe với khoảng nghỉ. Được rồi, bạn muốn nghe toàn bộ bài hát. Đúng vậy, và bạn nghĩ bạn sẽ thích nó hơn, đúng không? Đúng. Được rồi, 99% mọi người nói chính xác những gì bạn nói, đúng không? Tôi sẽ thích bài hát hơn nếu tôi nghe, tôi nghe liên tục không bị gián đoạn. Nhưng theo cách trái ngược, khi nghiên cứu được thực hiện, người ta thấy rằng mọi người thực sự thích bài hát nhiều hơn nếu có những khoảng nghỉ. Bạn có nghĩa là họ chỉ đặt những khoảng trống trong bài hát? Những khoảng trống trong bài hát, và thực tế, điều thú vị hơn là, không chỉ họ đặt khoảng trống, mà với các nhóm người khác nhau, họ đã làm những điều khác nhau trong những khoảng trống đó. Có thể có sự im lặng, có thể có tiếng ồn khó chịu, và không quan trọng họ đã làm gì trong các khoảng trống. Khi có khoảng trống trong bài hát, mọi người thích nó hơn, điều này thực sự trái ngược với trực giác, đúng không? Và họ sẵn lòng trả gấp đôi để nghe bài hát đó trong buổi hòa nhạc. Vậy tại sao lại như vậy? Nếu bạn nghe một bài hát mà bạn thực sự thích, nó rất vui vẻ, nhưng hóa ra rằng trong khoảng thời gian, hai phút, ba phút, bốn phút của bài hát, niềm vui có xu hướng giảm xuống. Bạn quen dần một chút, đúng không? Nếu bạn có một khoảng nghỉ, niềm vui khá cao, và sau đó bắt đầu giảm xuống, có một khoảng nghỉ, và sau đó bạn lại đi lên, đúng vậy? Đúng. Và vì vậy bạn quen dần một chút, nhưng sau đó bạn lại đi lên. Vậy tổng thể, bạn đang tận hưởng âm nhạc nhiều hơn, và họ đã làm điều tương tự với các buổi massage. Vậy bạn thích gì hơn? Một buổi massage một giờ hay ba khoảng nghỉ massage 20 phút? Massage một giờ, tại sao lại như vậy? Đúng, lại một lần nữa, mọi người nói tôi thích massage một giờ hơn, nhưng một lần nữa, khi họ thực hiện nghiên cứu và hỏi mọi người, “Bạn đã tận hưởng nó như thế nào?” Nhóm có khoảng nghỉ cuối cùng đã tận hưởng nhiều hơn. Vậy bạn đang nói là chúng ta cần đặt nhiều quảng cáo hơn vào podcast này. Vậy đó chính xác là những gì tôi đang nghĩ. Đây chính xác là điều tôi đang nghĩ. Mọi người đang yêu thích quảng cáo. Bởi vì bạn nghĩ, về mặt trí tuệ, bạn nghĩ, “Ôi, những quảng cáo này thật phiền phức,” nhưng tôi nghĩ điều xảy ra là, và không ai thực sự đã thực hiện thí nghiệm chính xác này, nhưng họ nên làm, tôi nghĩ rằng, thực sự, mọi người có thể thích podcast của bạn nhiều hơn có quảng cáo, ngay cả khi họ trải qua nó như vậy. Đó là một chút khoảng trống. Nó là có thể, và đó là suy nghĩ của tôi, chính xác. Tất cả các bình luận bây giờ đều như, “Chúng tôi thực sự không muốn nữa.” Thật thú vị. Và một trong những ví dụ tôi yêu thích là thực sự là kỳ nghỉ, vì vậy là những ngày lễ. Tôi đã làm việc với một dự án với một công ty du lịch lớn ở Vương quốc Anh, và họ muốn biết điều gì làm cho mọi người thích kỳ nghỉ nhất. Khi nào họ thích kỳ nghỉ nhất và tại sao? Vì vậy, chúng tôi đã thực hiện các cuộc khảo sát và đi đến những khu nghỉ dưỡng này để phỏng vấn mọi người, và chúng tôi tìm thấy hai điều thú vị. Điều đầu tiên là đỉnh điểm của sự tận hưởng là 43 giờ vào kỳ nghỉ, và tại sao lại như vậy? Chà, chúng tôi nghĩ rằng lý do là trước tiên bạn đến khu nghỉ dưỡng và sau đó bạn phải dỡ hành lý ra, và rồi bạn bắt đầu thực sự tận hưởng nó, và sau đó niềm vui giảm dần theo thời gian. Bạn vẫn đang rất thích kỳ nghỉ của mình, nhưng đỉnh điểm xảy ra trong vòng 43 giờ. Và sau đó, dữ liệu liên quan thứ hai mà chúng tôi thấy là khi chúng tôi hỏi mọi người phần nào là phần yêu thích của kỳ nghỉ, mọi người đã dùng một từ nhiều hơn bất kỳ từ nào khác, và đó là từ “đầu tiên.” Vì vậy, họ đã nói về cảnh biển đầu tiên, lần ngâm mình đầu tiên trong nước, cocktail đầu tiên. Họ thích lần thứ hai họ vào bể bơi, lần đầu tiên, nhưng họ thích lần đầu tiên nhất, bởi vì những điều đầu tiên khá mới lạ, đúng không? Và sau đó bạn quen dần, lần thứ hai bạn thích ít hơn một chút so với lần đầu tiên vào tháng Bảy. Bạn vẫn đang thích nó, nhưng không nhiều như lần đầu tiên. Vậy có nghĩa là cho kỳ nghỉ? Tôi nghĩ bạn đang lập luận điểm này trong cuốn sách, bạn thật sự làm, về việc thay vì có những kỳ nghỉ bốn tuần, thì sẽ tốt hơn nhiều nếu có những kỳ nghỉ cuối tuần, bởi vì nếu nó khoảng 42 giờ hoặc hơn, thì đó là sự tận hưởng tối ưu. Đúng vậy. Vậy bạn đang cố gắng nghĩ về, làm thế nào tôi có thể tối đa hóa sự tận hưởng của mình, đúng không? Và khi đến kỳ nghỉ, có thể một ý tưởng tốt là thay vì đi cho một kỳ nghỉ hai tuần, trong suốt cả năm, có lẽ hãy có một vài kỳ nghỉ cuối tuần dài.
Bây giờ, tất nhiên, nếu bạn bay đến một nơi thật xa, bạn có thể sẽ không thể thực hiện điều đó, vì nó tốn kém và nhiều lý do khác. Nhưng bạn có thể cân nhắc thay vì đi nghỉ ở một nơi xa như vậy trong hai tuần, có thể bạn muốn đi đâu đó gần nhà hơn, nhưng lại nhiều lần hơn, vì như vậy bạn sẽ có nhiều trải nghiệm mới hơn. Bạn cũng sẽ có nhiều khoảnh khắc hồi tưởng hơn. Đó là khi bạn trở về từ kỳ nghỉ và bạn vẫn cảm thấy hạnh phúc vì vừa mới đi nghỉ. Bạn cũng nhận được nhiều cảm giác mong đợi cho kỳ nghỉ, điều này hết sức có lợi cho sự khỏe mạnh của bạn, phần cảm giác mong đợi trước khi bạn đến resort, hoặc bất cứ nơi nào bạn đến. Tôi muốn nói rằng điều này đặt ra câu hỏi về điều khác mà chúng ta quen dần, mà nhiều người trong số chúng ta không muốn thừa nhận, đó là bạn đời của chúng ta và đời sống tình dục của chúng ta. Hai điều mà tôi đã nói rất nhiều trong podcast này liên quan đến những thứ mà chúng ta dần quen thuộc, và sau đó không thể nhận được cùng một mức độ, tôi không biết, vui vẻ, hạnh phúc, sự đánh giá, lòng biết ơn từ đó. Điều này có áp dụng cho các mối quan hệ và tình dục không? Có. Tôi nghĩ là có. Và tôi nghĩ rằng giải pháp cũng rất giống nhau, đó là những khoảng thời gian nghỉ ngơi. Và tôi không có nghĩa là một khoảng nghỉ trong mối quan hệ. Đúng vậy. Điều tôi muốn nói là hãy dành một buổi tối cho bản thân, có thể đi vào cuối tuần, một mình. Và sau đó, khi bạn trở về, mọi thứ sẽ như được làm mới lại. Có dữ liệu nào để chứng minh điều này không? Bởi vì đó là một cảm giác, đây là điều mà chúng ta đều biết theo trực giác. Như tôi và bạn đời của tôi đều biết rằng khi chúng tôi dành thời gian xa nhau, điều đó tốt cho mối quan hệ của chúng tôi. Mọi mối quan hệ đều biết điều đó. Nó tốt cho đời sống tình dục của chúng tôi. Nó tốt cho sự đánh giá của chúng tôi đối với nhau. Nhưng có dữ liệu nào hỗ trợ điều này không? Có. Và tôi sẽ nói cho bạn biết dữ liệu đó là gì, điều mà có vẻ hiển nhiên, bạn sẽ nghĩ, tại sao mọi người thậm chí còn làm một nghiên cứu về điều này? Nhưng có một nghiên cứu, và nó đơn giản cho thấy rằng khi mọi người xa bạn đời của họ, sự ham muốn tình dục của họ với bạn đời tăng lên. Tại sao khi bạn đời của chúng ta xa cách lại khiến chúng ta muốn họ nhiều hơn? Điều này liên quan đến sự quen dần, đúng không? Nhưng nó cũng liên quan đến nơi mà sự chú ý của bạn đang ở. Khi một điều gì đó luôn ở trước mặt bạn, bạn sẽ dần dần ngừng chú ý đến nó vì nó luôn có đó. Và do vậy, não của bạn sẽ nghĩ, được rồi, tôi còn cần gì nữa không? Đúng vậy. Nhưng nếu họ không có ở đó, thì sự chú ý của bạn có thể quay trở lại với họ. Và sau đó có một mức độ cơ bản hơn về cách thức hoạt động của khoái cảm. Có một câu nói tuyệt vời của nhà kinh tế học Tiber Skitowsky, ông nói rằng khoái cảm xuất phát từ sự thỏa mãn không hoàn chỉnh và không liên tục của những mong ước, đúng không? Không hoàn chỉnh. Vâng. Ý tưởng là bạn luôn muốn một chút nhiều hơn. Được rồi. Đúng vậy, không liên tục, có nghĩa là có những khoảng nghỉ. Và sau đó bạn luôn, và nó không hoàn chỉnh vì bạn luôn muốn một chút nhiều hơn. Và tôi nghĩ rằng câu nói đó có thể áp dụng cho hầu hết mọi thứ, đúng không? Ngay cả thức ăn. Có một thí nghiệm thú vị khác mà họ đã cho hai nhóm, và một nhóm được cho ăn món mỳ phô mai, món mà họ thực sự thích, mỗi ngày trong vài tuần. Và dĩ nhiên, họ thích món mỳ phô mai vào ngày đầu tiên. Họ thích nó vào ngày thứ hai. Nhưng sau một khoảng thời gian, họ không còn muốn mỳ phô mai nữa. Họ thực sự không muốn món mỳ phô mai đó nữa. Trong khi nhóm còn lại chỉ được ăn mỳ phô mai một lần mỗi tuần, và họ rất thích nó hơn, đúng không? Vì vậy, điều này cũng đúng với thức ăn. Nó đúng với âm nhạc. Nó đúng với mối quan hệ của chúng ta. Nó đúng với những kỳ nghỉ. Đó là loại nào? Đó là nhà hàng nào mà đầu bếp sẽ mang đến cho bạn, tôi không biết, khoảng 13 món khác nhau? Ôi, điều đó thì quá nhiều. Vì vậy, điều đó không tốt. Được rồi. Vậy đây là điều tôi nghĩ về các lựa chọn. Trước hết, bạn không muốn để mọi người không có lựa chọn nào cả, đúng không? Vì vậy, nếu có một nhà hàng mà bạn không có bất kỳ sự lựa chọn nào, tôi không nghĩ rằng đó là một ý tưởng tốt tổng thể. Ý tôi là, bạn có thể làm như sau, ví dụ, nếu bạn muốn, nếu bạn muốn có một nhà hàng mà có một tùy chọn mà đầu bếp quyết định, vẫn hãy để đó là một sự lựa chọn, đúng không? Để bạn có thể có trong thực đơn lựa chọn của đầu bếp, nhưng tôi vẫn ngồi đó và quyết định, được rồi, đầu bếp sẽ chọn cho tôi, nhưng đó vẫn là sự lựa chọn của tôi. Điều đó có quan trọng không? Bởi vì điều này đã được biết đến rằng trước tiên, việc có một sự lựa chọn thực sự rất quan trọng cho cảm giác kiểm soát của mọi người và cho sự hưởng thụ của họ. Và khi họ chọn một thứ gì đó, họ thích nó hơn là nếu ai đó chọn cho họ. Họ thật sự, bạn biết đấy, một điều mà chúng ta thực sự không thích ở con người, thực sự không thích, và thực ra các động vật khác cũng vậy, là không có quyền hạn, không có lựa chọn. Điều đó gây ra sự lo âu. Vì vậy, chúng ta thực sự muốn đảm bảo rằng mọi người có sự lựa chọn. Cùng lúc đó, bạn không muốn có quá nhiều tùy chọn vì điều đó có thể gây quá tải, đúng không? Có một thí nghiệm nổi tiếng mà mọi người được cho phép lựa chọn giữa 60 loại mứt khác nhau, và một số người quá choáng ngợp, họ chỉ rời khỏi cửa hàng mà không mua gì. Vì vậy, bạn không muốn đi đến, đúng vậy, quá nhiều sự lựa chọn, điều đó có thể gây choáng vì có, bạn biết đó, đối với tài nguyên nhận thức quá nhiều, đúng không? Bất kỳ điều gì mà chúng ta làm đòi hỏi một lượng tài nguyên nhận thức vượt quá một ngưỡng nào đó đều có thể cảm thấy khó chịu, đúng không? Vì vậy, việc có một sự lựa chọn mà bạn phải chọn quá nhiều thứ, điều đó không tốt. Mặt khác, không có khả năng lựa chọn bất kỳ điều gì, cũng không tốt chút nào. Vì vậy, bạn muốn ở đâu đó ở giữa. Quay trở lại chủ đề này về mối quan hệ, bạn sẽ đưa ra lời khuyên gì cho tôi dựa trên mọi thứ bạn biết về sự quen dần để đảm bảo rằng mối quan hệ của tôi luôn thú vị và chúng tôi đi lâu dài? Những điều gì tôi cần chú ý? Những điều gì tôi có thể làm? Được rồi, vì vậy chỉ cần suy nghĩ về những điều liên quan đến sự quen dần, tôi sẽ nói hai điều chính. Một là những khoảng nghỉ, có nghĩa là có một chút khoảng cách đôi khi, đúng không? Được rồi. Và thứ hai là làm những điều mới cùng nhau. Được rồi.
Đúng vậy, vì nếu bạn cứ lặp đi lặp lại những điều giống nhau, mà các cặp đôi đôi khi làm, thì có một vài việc mà họ thích làm, đúng không? Bởi vì thật khó khăn vì mỗi người có sở thích riêng của họ về những gì họ thích, và rồi bạn tìm thấy một điểm chung. Và điểm chung đó không nhất thiết phải lớn. Vì vậy, bạn chỉ lặp lại, bạn biết đấy, làm cùng một điều nhiều lần. Tôi nghĩ rằng với tư cách là một cặp đôi, thì việc khám phá là điều tốt. Và tôi không nhất thiết có nghĩa là về mặt tình dục, mà chỉ là mọi thứ, như là loại phim bạn sẽ xem và, bạn biết đấy, loại hoạt động. Và điều đó cũng có thể mở rộng những trải nghiệm của bạn cùng nhau, đúng không? Về vấn đề tình dục, tôi nghĩ rằng tình dục có thể trở nên nhàm chán nếu bạn không liên tục thử nghiệm những điều mới. Chỉ cần, nếu bạn dự định ở bên một người trong 50 năm, việc tìm kiếm những điều mới để thử là công việc, thật lòng mà nói. Và tôi đoán rằng cuộc sống là công việc, vì vậy đó là công việc đáng làm. Bạn biết đấy, tôi đã hơn năm năm trong mối quan hệ của mình với một chút khoảng trống ở giữa. Và đó là một cuộc trò chuyện mà chúng tôi đã có rất nhiều lần, đó là làm thế nào để giữ mọi thứ luôn tươi mới, mới mẻ, thú vị và kích thích? Bởi vì như bất kỳ cặp đôi nào hay như bất kỳ người nào, bạn rơi vào, như bạn nói, những thói quen thoải mái. Chúng tôi đến nhà hàng này vì chúng tôi biết nó và họ biết chúng tôi. Bạn biết đấy, bạn đến chỗ này vì bạn biết nơi đó và có nhà hàng yêu thích của bạn ở đó hoặc gì đó. Bạn xem chương trình này trên TV. Bạn đi theo chu trình này, được rồi, cứ từ thứ Hai đến Chủ nhật. Thứ Hai chúng tôi làm việc này, sau đó thứ Bảy và Chủ nhật chúng tôi làm việc này. Bạn biết đấy, sự đơn điệu có thể dường như lấy đi niềm vui khỏi cuộc sống, đúng không? Có, và tôi nghĩ rằng bạn cần một chút sự cân bằng. Vì vậy, một số thói quen như vậy và những điều bạn quen thuộc với, có một điều gì đó dễ chịu về điều đó, đúng không? Vì vậy, tôi không nói rằng mỗi cuối tuần hãy làm một điều hoàn toàn mới, đúng không? Nhưng chỉ để bạn có những thói quen của riêng bạn và rồi, bạn biết đấy, bạn chèn vào một số hoạt động mới hoặc điều gì đó mới. Vì vậy, đó là một sự cân bằng giữa việc khám phá những điều mới, nhưng cũng khai thác những điều mà bạn thích. Bạn có nghĩ rằng có một sự khác biệt nào đó, vì tôi đã nghĩ về điều đó khi bạn nói về nam và nữ, nếu có sự khác biệt trong khả năng habituate của họ. Và theo kinh nghiệm của tôi, có thể điều đó chỉ là vì tôi luôn là người đàn ông trong tình huống. Tôi có lẽ ít có khả năng tìm kiếm sự tự phát hơn, tôi nghĩ, trong việc tìm ra những ý tưởng mới về các địa điểm mà chúng tôi đến. Nhưng bạn gái của tôi thì lại rất kiểu như, hãy đến sự kiện hoa này, hãy đến đây, rồi hãy qua chỗ khác. Cô ấy rất thích khám phá. Vì vậy, tôi chỉ tự hỏi liệu có sự biến thiên nào bạn từng thấy trong bất kỳ nghiên cứu nào về khả năng habituate của nam so với nữ không? Không, tôi chưa thấy. Vì vậy, tôi không nghĩ rằng có, và tôi cũng không nghĩ rằng đây là trường hợp mà nam giới thì khám phá hơn hoặc thích khám phá hơn, nhưng, và điều này không dựa trên dữ liệu. Đây chỉ là quan sát của tôi. Tôi thường nghe mọi người nói, tôi thích khám phá, nhưng bạn đời của tôi lại thích làm những điều như nhau, hoặc tôi thích chỉ làm những điều giống nhau mọi lúc, nhưng bạn đời của tôi thì thích khám phá. Tôi nghe điều này lặp đi lặp lại, điều đó cũng đúng trong mối quan hệ của tôi. Đồng tác giả của tôi, Cass Einstein, người đã viết cuốn sách cùng tôi, cũng nói chính xác điều đó, đúng không? Vì vậy, với anh ấy, anh thích khai thác, và vợ anh thích khám phá. Đối với tôi, thì giống như, tôi thích khám phá, chồng tôi thích khai thác, và tôi nghe điều này lặp đi lặp lại. Và điều đó làm tôi nghĩ rằng đó không phải là một sự trùng hợp. Có lẽ trường hợp là những người thích khám phá cuối cùng lại ở bên những người thích khai thác, bởi vì để có được điều tốt nhất có thể trong cuộc sống, chúng ta cần làm cả hai. Vì vậy, có thể đó là, bạn biết đấy, sự cân bằng cho từng cá nhân, vì nếu bạn chỉ ở một mình và cứ khám phá mọi lúc, bạn có thể không đạt được sự cân bằng tốt nhất trong cuộc sống. Nếu bạn khai thác mọi lúc, thì bạn sẽ khó mà tìm được những điều mới, đúng không? Điều đó thực sự sẽ tốt cho bạn. Bạn sẽ học hỏi, đạt được niềm vui và vân vân. Vậy nên có thể không phải là một sự trùng hợp. Và tôi nghĩ rằng trong rất nhiều những đặc điểm này, gần như mọi đặc điểm tâm lý mà bạn có thể nghĩ đến, chúng đều là sự khác biệt cá nhân. Bạn có thể đi từ một cực này đến cực khác, đúng không? Nếu chúng ta nói về sự lạc quan, từ sự bi quan, khám phá từ khai thác, đúng không? Và mọi thứ trong kinh doanh. Thông thường, đó là một kiểu đường cong chuông. Và tôi nghĩ rằng điều đó không phải là một sự trùng hợp, đúng không? Bởi vì nếu bạn nghĩ về một xã hội, một nhóm, một đội ngũ làm việc cùng nhau, bạn thực sự cần những sự biến thiên này để mọi người có thể thúc đẩy nhau theo những hướng khác nhau, để chúng ta, như một đội, đạt được điều tốt nhất mà chúng ta có thể đạt được. Chúng ta đã nói một chút về việc học trước đó và về tầm quan trọng của sự thay đổi và điều mới lạ. Tôi là một người vừa quay trở lại thói quen đọc sách một lần nữa và viết về chúng. Và điều này đã mang lại rất nhiều niềm vui bị mất vào cuộc sống của tôi. Và tôi đã gần như không còn chú ý đến nó. Trở nên quá bận rộn trong cuộc sống nghề nghiệp của mình, tôi đã đánh mất niềm vui của việc học những điều mới. Và vì tôi cũng làm podcast này, và có vẻ như, tôi học hỏi rất nhiều từ việc nói chuyện với những người mà tôi nói chuyện. Nhưng mới gần đây, trở lại đọc sách đã mang lại một loại phấn khởi mới cho cuộc sống của tôi. Và cuốn sách của bạn cung cấp nhiều bằng chứng về lý do tại sao điều đó lại xảy ra. Vâng, tôi nghĩ rằng đây là trường hợp mà có lẽ trong những năm gần đây, mọi người đang đọc ít hơn, đúng không? Và chúng ta dường như quên đi niềm vui của việc đọc, dù là tiểu thuyết hay phi tiểu thuyết. Tôi nghĩ rằng sự khác biệt giữa việc đọc một cuốn sách và xem một video là khi bạn đọc một cuốn sách, có một hoạt động tâm lý bổ sung mà bạn đang thực hiện, đó là bạn đang tưởng tượng, bạn đang hình dung, đúng không? Nó cũng diễn ra theo nhịp độ của riêng bạn. Vì vậy, bạn đọc một cái gì đó và có thể điều đó kích thích một số loại liên tưởng trong tâm trí của bạn, đúng không? Vì vậy, bạn có thể dừng lại một chút và sau đó tiếp tục. Vì vậy, có rất nhiều điều đang diễn ra hơn thế.
Và tôi nghĩ rằng chính vì điều đó, khi bạn đọc một cuốn sách, bạn có thể liên hệ điều đó hơn với bản thân và cuộc sống của mình, phải không? So với việc xem phim, điều đó cũng tuyệt vời. Nhưng đó là một sự khác biệt, đúng không? Nó liên quan nhiều hơn đến bạn và những trải nghiệm bên trong của bạn, những kỷ niệm trở nên sống động hơn. Và sau đó nó cũng gắn liền với những gì bạn đã biết.
Cuộc khủng hoảng giữa cuộc đời, liệu đây có phải là điều có thật không? Vâng, chắc chắn rồi. Chúng ta đều biết rằng căng thẳng đạt đỉnh điểm trong giai đoạn giữa cuộc đời bạn, và sự hạnh phúc giảm sút trong giai đoạn này. Như trường hợp tự tử, ví dụ, đạt đỉnh, đặc biệt là ở nam giới trong giai đoạn giữa cuộc đời. Rõ ràng là một điều mà chúng ta nên suy nghĩ và chú ý. Và chúng ta thực sự không biết chắc chắn tại sao điều này xảy ra. Nhưng một điều xảy ra trong giai đoạn giữa cuộc đời là bạn sẽ có rất nhiều căng thẳng đến với mình. Vì vậy, chúng ta đang nói về những người ở độ tuổi 40 và 50. Bạn có thể cần phải chăm sóc những đứa trẻ nhỏ, và có thể còn lo lắng về cha mẹ già. Cuộc sống nghề nghiệp có rất nhiều căng thẳng trong giai đoạn giữa cuộc đời. Vì vậy, đây thực sự là thời điểm mà chúng ta thấy cuộc khủng hoảng giữa cuộc đời. Nhưng một điều mà chúng ta nghĩ là có lẽ đây cũng là một thời điểm mà bạn không tiến bộ nhiều, phải không? Trong những năm 20 tuổi và những năm sau đó, bạn học hỏi được nhiều. Bạn có những kỹ năng. Bạn có thể đạt được một vị trí tốt. Rồi sau đó mọi thứ dần ổn định lại, đúng không? Đối với rất nhiều người, nó có thể hơi ổn định trong giai đoạn giữa cuộc đời. Có thể họ có một công việc tốt, đúng không? Nhưng họ cảm thấy bị mắc kẹt. Họ không thực sự tiến triển nhiều. Họ không học hỏi được nhiều. Ít sự đa dạng, phải không? Mọi thứ có vẻ ít mới mẻ hơn. Điều đó có thể là một lý do tại sao sự hạnh phúc tương đối thấp trong giai đoạn giữa cuộc đời. Đôi khi cũng khó để nhìn thấy điều gì tiếp theo, đúng không? Khi bạn đang leo lên, bạn đang kiểu như, ồ, đây là mục tiêu của tôi. Nhưng một khi bạn đạt được điều đó, có thể sẽ có một chút thất vọng ở một mức độ nào đó, ngay cả khi bạn đã làm rất tốt, đúng không? Bởi vì như chúng ta đã nói trước đó, một điều rất quan trọng cho sự hạnh phúc của chúng ta là chúng ta tin rằng chúng ta có điều gì đó để đạt được, điều gì đó để tiến lên.
Vậy tại sao sự hạnh phúc lại tăng trở lại sau giai đoạn giữa cuộc đời, đúng không? Chúng ta không biết. Nhưng đây là một suy đoán rằng vào một thời điểm nhất định, có thể bạn sẽ nghỉ hưu, và sau đó thực sự cuộc sống lại thay đổi. Đúng không? Một cách kỳ lạ, thực sự có thể có sự đa dạng hơn và thay đổi trong học hỏi. Bạn cần phải học cách sống cuộc sống một lần nữa với bối cảnh mới này, không đi làm mỗi ngày nữa. Và bạn có thể đưa ra quyết định, tất cả các loại quyết định về việc làm gì với thời gian của mình, điều này sẽ yêu cầu bạn học hỏi lại. Khi bạn đến độ tuổi khoảng 40, 50, có thể bạn đang ở trong một mối quan hệ. Mối quan hệ mà bạn đã tham gia một thời gian. Không còn theo đuổi nữa. Công việc, sự nghiệp, nghề nghiệp, danh tính, địa lý, ngôi nhà, vòng bạn bè của bạn có thể đều đã được thiết lập vững chắc vào thời điểm đó. Giả thuyết của bạn là thiếu động lực tiến lên và sự phong phú của thói quen có nghĩa là bạn mất đi điều gì đó trong cuộc sống. Vâng, vì vậy mọi thứ ít mới mẻ hơn, đúng không? Mới mẻ. Nó giống giống như nhau, giống giống nhau. Hãy tưởng tượng ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời bạn. Bạn thức dậy vào buổi sáng và ăn một bữa sáng tuyệt vời nhất mà bạn có thể nghĩ đến, đúng không? Chọn một điều đúng. Và sau đó bạn tương tác với những người mà bạn yêu thương nhất và bạn đi làm điều tốt nhất như điều bạn muốn. Và bạn xem bộ phim yêu thích của mình. Vậy cả ngày là những điều yêu thích, yêu thích, yêu thích nhất của bạn. Thực sự tuyệt vời. Và sau đó bạn thức dậy giống như thế vào ngày hôm sau và bạn làm điều tương tự. Rồi bạn thức dậy vào ngày hôm sau và bạn làm điều tương tự, đúng không? Một buổi cuối tuần, một vài tuần trôi qua, ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời bạn chỉ không mang lại nhiều niềm vui, đúng không? Và cũng không còn gì để học hỏi nữa. Vì vậy ngay cả khi bạn đang sống cuộc sống tuyệt vời nhất của mình, nếu nó lại giống nhau một lần nữa và một lần nữa, nó cuối cùng sẽ trở nên hơi thất vọng, tôi sẽ nói như vậy. Vậy đó về cơ bản không phải là cuộc sống tốt nhất của chúng ta. Đúng.
Vậy thì điều gì là cuộc sống tốt nhất của chúng ta? Tôi nghĩ rằng khi mọi người nghĩ về cuộc sống tốt nhất của mình là gì, những gì họ đang nghĩ đến là, ồ, tôi muốn ngôi nhà tuyệt vời đó, đúng không? Tôi muốn người bạn đời tuyệt vời đó. Tôi muốn tiền hoặc, bạn biết đấy, và sau đó bạn có thể đạt được tất cả những điều này. Nhưng nếu chúng vẫn không thay đổi, thì đó sẽ không phải là cuộc sống tốt nhất của bạn. Và bạn có thể tạo ra điều này. Ý tôi là, ngay cả khi đó là giai đoạn giữa cuộc đời và mọi thứ đã ổn định và bạn ở trong một ngôi nhà và vân vân, ví dụ, bạn có thể đi học một khóa học, học một cái gì đó mới, đúng không? Một lĩnh vực mới mà không phải của bạn. Bạn có thể tham gia một môn thể thao mới, đúng không? Có rất nhiều điều bạn có thể làm. Đi thăm những nơi mà bạn chưa từng đến. Cố gắng kết nối với những người có chút khác biệt so với đám đông mà bạn tương tác. Điều này hơi khó thực hiện vì nó sẽ yêu cầu nỗ lực. Điều dễ nhất là tiếp tục. Giống giống như nhau, giống giống như nhau. Chúng ta giả định rằng hạnh phúc sẽ xuất phát từ chúng ta. Tôi gần như không biết nói điều này như thế nào, như từ chúng ta ở chế độ tự động. Như khi chúng ta làm những gì xã hội đã chỉ định, bạn đi làm, bạn có một người bạn đời, bạn tạo dựng một ngôi nhà, chúng ta giả định rằng điều đó sẽ dẫn đến hạnh phúc. Nhưng điều bạn đang nói là nghiên cứu cho thấy rằng chúng ta thực sự cần phải tiếp tục phá vỡ hoặc làm xáo trộn trải nghiệm của chính mình để tìm kiếm hạnh phúc hoặc để trở nên hạnh phúc. Tôi đoán chúng ta không thể tìm thấy hạnh phúc, chúng ta phải sống hạnh phúc. Vâng, đã thực hiện rất nhiều khảo sát để tìm hiểu các yếu tố liên quan nhất đến hạnh phúc của mọi người. Và số một là ý nghĩa, đúng không? Những người có thể nói rằng họ có ý nghĩa trong cuộc sống của mình, đó là số một. Số hai là quyền kiểm soát. Những người cảm thấy họ có quyền kiểm soát cuộc sống của mình. Và tôi không nhớ thu nhập đứng ở vị trí nào, nhưng nó không phải là đáng kể hay cao, và tôi nghĩ rằng kết nối xã hội cũng rất cao, đúng không? Nên rất nhiều điều này là những điều tâm lý, không nhất thiết là những thứ vật chất thực sự tạo ra hạnh phúc và sự hài lòng trong cuộc sống của mọi người. Có liên quan phần nào đến điều đó.
Các nghiên cứu cho thấy rằng sau khi kết hôn, mọi người báo cáo cảm thấy hạnh phúc hơn trung bình. Vâng, khoảng hai năm sau kỳ trăng mật, mức độ hạnh phúc có xu hướng trở lại mức trước hôn nhân. Đúng vậy, đây là một khái niệm được biết đến rộng rãi, gọi là “máy chạy hạnh phúc”. Máy chạy hạnh phúc có nghĩa là chúng ta có một mức độ hạnh phúc cơ bản, được xác định chủ yếu bởi gen. Nó cũng có thể bị ảnh hưởng bởi những trải nghiệm thời thơ ấu. Chúng ta có thể thay đổi mức độ này. Chúng ta có thể cảm thấy vui hơn nếu có điều tốt xảy ra, chẳng hạn như có một mối quan hệ tốt, kết hôn hay được thăng chức. Nhưng nó cũng có thể giảm xuống nếu có điều xấu xảy ra, chẳng hạn như mất mát. Nhưng hóa ra trong hầu hết các trường hợp, bạn sẽ quay trở lại mức độ hạnh phúc cơ bản của mình. Những cảm xúc này có thể đi lên và xuống, và sau đó bạn tự thích nghi, đúng không? Và cuối cùng bạn sẽ cố gắng, điều này quay trở lại với ý tưởng rằng chúng ta đang cố gắng đạt được tất cả những điều này. Chúng ta nghĩ rằng, ôi, một khi tôi có được chức vụ này, thì tôi sẽ thật sự hạnh phúc. Và khi bạn thăng chức, điều đó thật tuyệt. Nhưng sau một thời gian, bạn lại trở lại mức độ cơ bản của mình.
Nói một cách khác, đây không phải là điều tồi tệ, bởi vì hãy tưởng tượng bạn có được công việc đầu tiên của mình. Mọi người thực sự hạnh phúc với công việc đầu tiên này. Tuyệt vời. Nhưng hãy tưởng tượng nếu tôi cứ tiếp tục hạnh phúc với công việc đầu tiên đó, đúng không? Tôi sẽ không có động lực để tiến lên. Đây là lý do tại sao sự quen thuộc lại quan trọng, vì nó giúp chúng ta tiến về phía trước như một cá nhân và như một xã hội. Mặt khác, nó cũng giảm bớt niềm vui của chúng ta. Và đôi khi nó khiến chúng ta không nhận thấy những điều xấu xung quanh, bởi vì chúng ta cũng quen với điều đó. Một lý do khác mà sự quen thuộc quan trọng là vì sức khỏe tâm thần của bạn. Điều này liên quan đến những gì chúng ta vừa nói, nơi những điều xấu xảy ra, và dần dần, chúng ta thích nghi và quay trở lại mức cơ bản. Chúng ta có thể hồi phục. Đó giống như siêu năng lực của chúng ta, khả năng lớn lao để hồi phục trở lại cho hầu hết mọi người. Điều đáng chú ý là những người bị trầm cảm thực sự thích nghi chậm hơn nhiều. Có một nghiên cứu tuyệt vời được tiến hành tại Đại học Florida bởi Giáo sư Aaron Heller, nơi ông đã hỏi những sinh viên vừa nhận kết quả thi cảm thấy như thế nào. Sau đó, ông hỏi họ cảm thấy như thế nào sau mỗi 45 phút trong suốt cả ngày. Và những gì ông phát hiện ra là khi mọi người nhận kết quả xấu, họ cảm thấy tệ. Họ không vui vẻ. Điều này đúng với cả những người chưa từng trải qua các cơn trầm cảm trong đời và những người đã trải qua trầm cảm trước đó. Vì vậy, ai cũng cảm thấy tệ ở đầu. Những người không có bất kỳ lịch sử trầm cảm nào bắt đầu cảm thấy tốt hơn từ điểm số kém này một cách chậm rãi. Những người bị trầm cảm cũng bắt đầu cảm thấy tốt hơn, nhưng chậm hơn nhiều. Nói cách khác, trầm cảm liên quan đến việc thích nghi chậm hơn, hồi phục chậm hơn từ những sự kiện tiêu cực trong cuộc sống của bạn. Một lý do mà chúng tôi nghĩ như vậy là vì trầm cảm liên quan đến việc suy nghĩ lại những sự kiện xấu này trong đầu bạn, không buông bỏ. Bạn giống như nhai lại chúng một cách liên tục. Và đó là điều đang ngăn cản bạn hồi phục và trở lại từ những sự kiện khiến bạn khó chịu.
Nếu sự quen thuộc khiến chúng ta mất đi niềm vui của tình huống hiện tại, thì làm thế nào mà, như bạn đã nói trong chương hai, chương về sự đa dạng, bạn nói rằng lên đến 40% nhân viên từ chức trong vòng sáu tháng đầu tiên của công việc mới, bạn có thể nghĩ rằng công việc mới này sẽ mang lại niềm vui cho họ vì nó khác biệt. Nhưng lên đến 40% nhân viên đã từ chức trong vòng sáu tháng đầu. Vì vậy, những điều mới có thể mang lại niềm vui cho chúng ta vì chúng khác biệt. Tuy nhiên, đồng thời, điều này cũng quay trở lại ví dụ về kỳ nghỉ mà tôi đã đưa ra, rằng mọi người không phải lúc nào cũng cảm thấy hạnh phúc khi vừa đến khu nghỉ dưỡng. Họ cần thời gian, đúng không? Họ cần tới 43 giờ để đạt đến niềm vui đỉnh cao. Tại sao? Bởi vì họ vẫn cần thời gian để thích nghi. Họ cần phải dỡ đồ, họ cần làm quen với thói quen mới này. Điều tương tự xảy ra với một công việc mới, chẳng hạn. Vì vậy, một mặt, khi có một công việc mới, bạn sẽ học hỏi nhiều điều, và điều đó thật tuyệt, và cuối cùng nó sẽ mang lại niềm vui cho bạn. Nhưng khi bạn ở đó ngày đầu tiên hoặc vài ngày đầu tiên, có rất nhiều thứ để làm quen xung quanh bạn. Bạn cần tìm ra ai là ai, ai là người đứng đầu? Ai ở vị trí dưới cùng? Nhà ăn ở đâu? Tôi sẽ ăn gì? Có rất nhiều điều khác nhau mà bạn cần phải làm rõ. Điều này có thể căng thẳng. Nó có thể überwhelming. Và bạn thường muốn trở lại cuộc sống cũ của mình, chạy về công việc mới của mình và làm một vòng quay. Và vấn đề là thường thì mọi người không dự đoán điều này. Họ không thể nhìn thấy phía trước, đúng không? Họ nghĩ rằng, ôi, tôi không hạnh phúc với công việc mới của mình trong ngày đầu tiên hoặc ngày thứ hai hoặc thậm chí trong tuần đầu tiên. Điều đó có nghĩa là đây không phải là công việc tốt cho tôi. Có thể nó không phải là công việc tốt cho bạn, hoặc có thể bạn chỉ cần cho nó thời gian để thích nghi. Vì vậy, lời khuyên của tôi là bất cứ điều gì bạn đang thử nghiệm mới, điều đó có thể là một mối quan hệ mới chẳng hạn. Hãy cho nó một ít thời gian, vì bạn sẽ cần phải làm quen với những điều cũng không tuyệt vời. Bạn cũng sẽ quen với những điều tuyệt vời, nhưng bạn phải làm quen với những điều không tuyệt vời. Và rồi sau một thời gian, bạn sẽ không còn thấy chúng nữa, đúng không? Vì vậy, nó sẽ không ảnh hưởng đến bạn nhiều như vậy. Hãy cho nó thời gian. Nếu bạn đã cho nó thời gian mà vẫn không hài lòng, thì hãy chắc chắn. Vâng, hãy thay đổi. Có một thông điệp rõ ràng ở đây cho các nhà quản lý, nhân viên, giám đốc điều hành, những người sáng lập về cách giữ cho đội ngũ của họ có động lực và gắn kết. Và thông điệp mà tôi nghe được là tầm quan trọng của việc tạo ra sự đa dạng trong công việc của họ.
Bởi vì tôi luôn nghĩ về các doanh nghiệp mà tôi đang tham gia, nếu ai đó làm cùng một công việc trong khoảng 12 tháng, chúng tôi sẽ phải có một cuộc trò chuyện trong vòng ba tháng tới, vì thông thường họ sẽ đến gặp tôi và nói rằng có điều gì đó không ổn. Và thường thì người ta cần một chút sự đa dạng trong công việc của họ. Tôi đoán vì điều đó mang lại cho họ một chút ý nghĩa trở lại. Bạn biết đấy, tôi nghĩ rằng tôi luôn giả thuyết rằng mọi người cần khoảng năm điều để thực sự thích công việc của họ. Điều đầu tiên là cảm giác tiến về phía một mục tiêu. Đó là sự tiến bộ, tôi đoán vậy. Cảm giác như bạn đang tiến về phía trước. Điều thứ hai, thách thức. Họ cần phải được thử thách một cách hợp lý. Không quá thử thách vì rồi sẽ có nhiều vấn đề phát sinh. Thử thách không đủ cũng có nhiều vấn đề. Mất động lực. Giống như trong tâm lý học trò chơi. Điều thứ ba là kiểm soát và tự chủ. Vì vậy, cảm giác như bạn có quyền kiểm soát cuộc sống của mình, công việc của mình. Điều thứ tư là ý nghĩa trong công việc bạn đang làm. Ý nghĩa chủ quan. Lý do của Jack khi thực hiện podcast này sẽ hoàn toàn khác với một người khác trong đội, ví dụ như vậy. Và điều cuối cùng là làm việc trong một nhóm người hỗ trợ. Có rất nhiều nghiên cứu về điều này. Bạn muốn có một tình huống mà bạn đang học điều gì đó, vì nếu bạn không học gì cả, mọi người sẽ không hứng thú, đúng không? Nhưng nếu điều đó quá khó để bạn có thể học hỏi, thì mọi người cũng không hạnh phúc. Vì vậy, bạn phải ở vị trí giữa, đúng không? Đó là điểm ngọt. Và một lần nữa, điều đó khác nhau cho mỗi người, đúng không? Khi mà nó không quá dễ, nhưng cũng không quá khó. Vì vậy, bạn có điều gì đó để học, nhưng bạn vẫn đang tiến bộ. Và điều đó rất quan trọng. Có một nghiên cứu tuyệt vời cho thấy nếu bạn đưa mọi người vào một căn phòng và không có gì để họ làm ngoài việc tự tạo ra cảm giác sốc cho bản thân, họ sẽ tự sốc mình. Giống như một cú sốc nhẹ, tôi không có ý nói quá nặng. Tài liệu này thực sự đã được công bố trong một bài báo khoa học vài năm trước. Điều đó có nghĩa là sự buồn chán có thể nghiêm trọng đến mức người ta thậm chí còn thích cảm giác đau đớn về thể xác hơn là không làm gì cả. Đó là một mặt. Còn một mặt khác, là khi bạn ngồi trong một lớp học hoặc bạn đang nghe một bài giảng, và bạn không hề hiểu điều gì đang diễn ra, quá nhiều thông tin, đúng không? Bởi vì bạn chưa đạt đến đó. Có thể bạn sẽ tiến bộ, cuối cùng bạn sẽ đạt đến đó. Nhưng bạn bắt đầu bằng việc nói, đối với nhân viên, bạn cần phải thay đổi một chút, đúng không? Đưa cho họ những dự án khác nhau và thế này thế kia. Và điều thú vị là, không chỉ họ sẽ thích nó hơn, mà họ cũng có khả năng tìm ra những giải pháp sáng tạo. Bắt đầu từ thực tế rằng những gì được phát hiện là những người habituate chậm hơn thường sáng tạo hơn. Có nhiều cách khác nhau để đo tốc độ habituate của bạn. Những gì họ đã làm trong nghiên cứu này là họ phát ra một âm thanh, cùng một âm thanh lặp đi lặp lại nhiều lần, và họ đo độ dẫn điện của da, điều này cho thấy, đó là mức độ hưng phấn của bạn. Khi bạn hưng phấn, bạn sẽ đổ mồ hôi nhiều hơn. Được rồi. Điều này được đo bằng độ dẫn điện của da, đúng không? Và khi có một âm thanh, sẽ có một phản ứng. Nếu âm thanh là cùng một âm thanh lặp lại nhiều lần, hầu hết mọi người sẽ habituate, không còn phản ứng nữa, bạn biết đó, không còn độ dẫn điện lâu. Nhưng với một số người, họ tiếp tục phản ứng, đúng không? Bởi vì họ không habituate. Và những gì được phát hiện là những người tiếp tục phản ứng, đó là những người đã thể hiện sự sáng tạo trong cuộc sống của họ. Họ có một bằng sáng chế dưới tên của họ. Họ có một triển lãm trong một phòng tranh nghệ thuật. Họ đã viết một cuốn sách. Họ đã nhận được giải thưởng cho công việc sáng tạo. Và câu hỏi là, tại sao lại như vậy? Và tôi nghĩ lý do là vì sự habituation, chúng ta lọc rất nhiều thông tin, đúng không? Và bạn biết đấy, điều đó có nghĩa. Thông tin không quan trọng. Nhưng nếu bạn không habituate, bạn sẽ có rất nhiều mảnh thông tin trong đầu mình đang sôi sục, những đối tượng, âm thanh, những mẩu kiến thức mà bản thân chúng không quan trọng. Nhưng chúng sẽ ở lại trong đầu bạn. Chúng sẽ sôi sục. Và thỉnh thoảng, chúng sẽ tạo ra điều gì đó mới. Và đó là nơi sự đổi mới xuất hiện. Thực sự, nếu bạn nghĩ về những giải pháp sáng tạo nhất mà mọi người nghĩ ra, thường thì họ lấy cái gì đó từ một lĩnh vực, một cái gì đó thực sự nhàm chán, không quan trọng, rất bình thường. Và một mẩu thông tin bình thường đó sau đó giải quyết một vấn đề trong lĩnh vực hoàn toàn khác. Và/hoặc có một phần kiến thức ở đây mà chán nản. Và phần kiến thức khác ở lĩnh vực khác cũng dường như rất bình thường. Nhưng khi bạn kết hợp chúng lại, bạn đột nhiên tạo ra điều gì đó thật sự thú vị và sáng tạo, đúng không? Tôi có nghĩa là, thường xuyên bạn thấy, ví dụ như, người ta lấy những gì họ biết từ sinh học, mà bạn biết đấy, tự thân nó không có vẻ quan trọng cho lắm. Nhưng sau đó họ lấy cái đó và sử dụng để giải quyết một vấn đề trong một lĩnh vực khác. Công nghệ, chẳng hạn, đúng không? Đó là những giải pháp sáng tạo nhất. Vậy làm thế nào để chúng ta tạo điều kiện cho điều đó? Làm thế nào để chúng ta tạo điều kiện cho sự mất habituation nhằm nâng cao sự sáng tạo? Và câu trả lời là thay đổi, thay đổi môi trường của bạn. Và nó có thể là những điều đơn giản hoặc các nghiên cứu cho thấy rằng nếu bạn chỉ thay đổi môi trường của mình, hãy nói bạn làm việc trong văn phòng vài giờ và sau đó bạn đi làm việc trong một quán cà phê vài giờ, đúng không? Sự thay đổi đó thực sự cũng có thể nâng cao sự sáng tạo. Bạn đang ngồi và làm việc và sau đó bạn ra ngoài đi dạo hoặc đi chạy. Các nghiên cứu cho thấy trong khoảng sáu phút đầu tiên, bạn sẽ sáng tạo hơn và ngược lại cũng đúng. Vì vậy, nếu bạn ra ngoài đi dạo, đi chạy, và sau đó bạn quay trở lại và ngồi trong văn phòng, trong sáu phút tiếp theo, bạn sẽ sáng tạo hơn. Bây giờ, sáu phút có thể nghe như không nhiều thời gian, nhưng đôi khi đó lại là đủ để bạn có được khoảnh khắc “aha”.
Tôi có thể nhớ những khoảnh khắc khi tôi nảy ra một ý tưởng mà sau đó đã thay đổi hướng nghiên cứu của tôi trong một thời gian dài. Những ý tưởng đó thực sự quan trọng. Vì vậy, nếu tôi nghĩ về những ví dụ này, một ví dụ là tôi đang ở văn phòng cố gắng giải quyết một vấn đề và tôi không thể tìm ra giải pháp. Thế là tôi quyết định đi đến phòng tập gym. Và khi tôi đi bộ đến phòng tập, trong lúc đi, trong khi đến đó, ý tưởng giải pháp đã xuất hiện. Tôi nhớ đã gọi cho sinh viên của mình và chia sẻ điều đó, và điều đó đã thay đổi hàng năm mà chúng tôi dự định thực hiện. Tất cả những gì tôi làm là thay đổi hoạt động thể chất, thay đổi môi trường xung quanh của tôi. Và đó chính xác là điều mà những nghiên cứu này chỉ ra.
Hoặc một ví dụ khác là tôi lại đang ở văn phòng của mình, tôi nghỉ ngơi và đọc phần khoa học của New York Times. Vì vậy, không có gì khác biệt lớn, nhưng vẫn có khác biệt. Và sau đó tôi đọc điều gì đó về khỉ và tôi so sánh với con người. Và một lần nữa, đó là khi một ý tưởng xuất hiện nhờ việc nghỉ ngơi và làm điều gì đó khác biệt một chút. Tôi nghĩ rằng mọi ví dụ trong số này đều như vậy. Nó không bao giờ là tôi cố gắng nghĩ ra một điều gì mới, hoặc cố gắng tìm ra giải pháp. Nó luôn là làm một điều khác, mà sau đó xuất hiện một điều bất thường, không phải điều mà tôi làm khoảng 90% thời gian trong một ngày. Và chính trong những thời điểm đó là khi những ý tưởng mới này xuất hiện.
Bạn biết đấy, bộ não nói chung, sau khi đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu nó, những điều bất ngờ cơ bản mà bạn đã học được về con người mà bạn nghĩ rằng hầu hết mọi người không hiểu hoặc đồng ý là gì? Những điều mà chúng ta không muốn tin về bản thân mình nhưng đáng tiếc lại là sự thật. Những điều đáng tiếc là sự thật. Tôi thấy điều này, tôi đọc điều này xuyên suốt công việc của bạn, những điều mà bạn cho rằng, con người sẽ không nói họ như vậy nếu bạn hỏi họ, nhưng rõ ràng là họ như vậy vì nghiên cứu đã chỉ ra.
Đúng vậy, tôi nghĩa là đúng là chúng ta không ý thức được hầu hết những sai lầm hệ thống mà chúng ta mắc phải và những thiên lệch mà chúng ta có. Ví dụ, có thể hệ thống niềm tin của chúng ta là một ví dụ tuyệt vời về lý do tại sao chúng ta tin những điều mà chúng ta tin. Tôi nghĩ rằng nếu bạn hỏi mọi người, tại sao bạn tin vào một điều gì đó nhất định, họ có thể đưa ra cho bạn một lời giải thích hợp lý nào đó. Tôi tin vào điều này vì đây là tất cả bằng chứng và vân vân. Nhưng thực sự, phần lớn thời gian, lý do chúng ta tin vào một điều gì đó là vì chúng ta lớn lên trong một môi trường mà niềm tin đó là phổ biến hay những người xung quanh chúng ta tin vào điều đó hoặc chúng ta đã nghe đi nghe lại. Một điều thú vị là đây là một hiệu ứng lớn mà mọi người không nhận thức được. Chỉ cần bạn nghe một điều gì đó lặp đi lặp lại, thậm chí là hai lần, khả năng bạn tin vào điều đó sẽ tăng lên rất nhiều so với một điều mà bạn chỉ nghe một lần. Nó được gọi là hiệu ứng sự thật ảo.
Có rất nhiều nghiên cứu chỉ ra điều này. Bạn cho người ta nghe một điều gì đó hai lần, họ không nhớ rằng họ đã nghe nó hai lần. Họ sẽ tin vào nó nhiều hơn so với một điều mà họ chỉ mới nghe một lần. Lý do cho điều này là bộ não xử lý thông tin đã nghe trước đó ít hơn. Ok, hãy giả sử tôi nói với bạn rằng tim của con tôm nằm trong đầu nó. Khi bạn nghe điều đó, nghe có vẻ rất bất ngờ và bộ não của bạn phải tiêu tốn rất nhiều tài nguyên để xử lý điều này. Bạn có thể nghĩ về lần cuối bạn ăn tôm hoặc chỉ tưởng tượng tim của con tôm nằm trong đầu nó. Nhưng lần thứ hai tôi nói với bạn rằng tim của con tôm nằm trong đầu nó, bộ não của bạn sẽ không xử lý điều này nhiều như vậy. Ở lần thứ ba, nó sẽ không xử lý nó chút nào. Bây giờ, khi bộ não của bạn tiêu tốn ít nỗ lực hơn trong việc xử lý mọi thứ, điều đó gây ra một tín hiệu quen thuộc. Và kết quả là, chúng ta có nhiều khả năng tin vào điều gì đó. Khi một điều gì đó yêu cầu ít nỗ lực và ít năng lượng để xử lý, chúng ta tin vào nó nhiều hơn.
Vì vậy, bất kỳ điều gì bạn nghe đi nghe lại, như bạn nghe nhiều hơn và nhiều hơn nữa, nó cần ít năng lượng hơn để xử lý. Và nếu nó cần ít năng lượng hơn để xử lý, bộ não của chúng ta sẽ kết luận rằng đây có khả năng là sự thật. Và có lý do chính đáng, bởi vì phần lớn thời gian khi bạn nghe điều gì đó đi nghe lại, phần lớn thời gian nó là sự thật. Vì vậy, nếu bạn nghe điều gì đó từ dì bạn và sau đó bạn nghe từ bạn của bạn và rồi bạn nghe từ bác sĩ của bạn, tại sao mọi người lại nói với bạn tất cả những điều này? Bởi vì trung bình, điều đó là đúng, nhưng đôi khi nó sẽ không đúng. Nó sẽ là những niềm tin sai lầm. Và ngay cả những điều như việc nó cũng mất ít năng lượng hơn để xử lý một kiểu chữ lớn, cỡ 14, chữ in đậm. Nó tốn ít năng lượng hơn để xử lý so với kiểu chữ nhỏ. Vâng, chúng tôi thấy điều đó trên toàn bộ mọi lĩnh vực trong các công ty marketing của mình rằng nếu chúng tôi chỉ làm cho kiểu chữ lớn hơn một chút, chúng tôi sẽ có nhiều lượt nhấp hơn.
Vì vậy, hóa ra, đúng vậy, không chỉ mọi người chú ý hơn, mà họ sẽ tin nhiều hơn. Có những nghiên cứu cho thấy rằng bạn đưa cho người ta hai câu. Một câu là kiểu chữ lớn, in đậm, và một câu là kiểu chữ nhỏ. Và bạn hỏi họ, khả năng nào là điều này đúng? Khả năng nào là điều kia đúng? Những câu mà có kiểu chữ lớn, in đậm, mọi người có nhiều khả năng tin rằng chúng đúng hơn bởi vì bộ não yêu cầu ít năng lượng hơn để xử lý nó, điều đó làm cho chúng ta kết luận rằng nó có khả năng là sự thật. Và điều này cũng đúng, chẳng hạn nếu bạn làm điều này với màu đỏ, bất kỳ điều gì mà giúp cho việc xử lý của chúng ta dễ hơn. Nếu chúng ta nghe thấy mọi thứ một cách rõ ràng hơn, chúng ta có nhiều khả năng tin rằng điều đó là đúng hơn so với khi bạn đặt một chút tiếng ồn vào. Mọi người ít khi tin vào những điều là đúng bất cứ khi nào mà việc xử lý trở nên khó khăn cho chúng ta.
Vì vậy, điều đó có nghĩa là nếu bạn muốn mọi người, nếu bạn muốn giúp họ tin vào những gì bạn đang nói, chấp nhận các khuyến nghị của bạn, bạn muốn làm cho việc xử lý của họ dễ hơn. Vì vậy, bạn có thể làm điều đó bằng cách trực quan, kiểu chữ lớn, màu đỏ, và vân vân. Nhưng những điều khác mà bạn có thể làm là bạn có thể liên kết nó với những điều mà họ đã tin, những gì mà chúng ta gọi là những niềm tin trước đó.
Dịch đoạn văn sau sang tiếng Việt:
Vậy nếu tôi muốn thuyết phục bạn về điều gì đó, có lẽ tôi nên suy nghĩ về những gì bạn đã tin tưởng và cố gắng liên kết điều đó với những gì bạn đã tin, vì điều đó sẽ đòi hỏi ít sự xử lý hơn. Hoặc tôi có thể nói với bạn điều gì đó hai hoặc ba lần. Tất nhiên, không phải là tôi sẽ bảo bạn điều gì đó thực sự điên rồ, đúng không? Trái đất phẳng ba lần và bạn sẽ tin tôi, đúng không? Nhưng tôi đang nói về những điều có thể đúng, đúng không? Vì vậy, tôi nói với bạn điều đó vài lần, và cuối cùng bạn có khả năng tin nó hơn. Và bạn không biết rằng đó là vì bạn đã nghe nó vài lần. Vì vậy, nếu tôi nói rằng salad và đường đều tốt cho bạn so với chỉ đường thì tốt cho bạn. Có thể nhiều người sẽ có khả năng tin câu đầu tiên hơn vì tôi đã đưa ra một tuyên bố mà bạn biết từ kiến thức trước đây là đúng, đó là bắp cải tốt cho bạn. Vâng, đó là một ví dụ tuyệt vời. Đó là một ví dụ tuyệt vời vì bộ não của chúng ta nghĩ, vâng, salad tốt cho bạn. Và khi chúng ta đến với đường, chúng ta không thể đồng ý rằng điều đó có thể đúng. Và điều đó cũng khiến bạn trở nên đáng tin cậy hơn. Và chỉ để nói rằng bạn cần một chút đường. Đường không chỉ xấu thôi. Vâng, một chút.
Vậy bạn đã nói với họ về việc giải phóng thói quen trong cuộc sống của chúng ta. Tại sao và ở đâu chúng ta cần giải phóng thói quen trong cuộc sống của mình? Chúng ta cần thay đổi điều gì và giới thiệu sự mới mẻ ở đâu? Tôi gần như muốn có một danh sách kiểm tra cho cuộc sống của chính mình ở đây. Tôi cảm thấy mình hiểu phần liên quan và mối quan hệ, đó là nghỉ ngơi với bạn đời của tôi, thử những điều mới với họ, như bạn đã nói. Vì vậy, đi đến những nhà hàng mới, đến những nơi mới, làm những điều mới vào cuối tuần. Trong công việc, bỏ việc của tôi, tôi đoán đó là những gì bạn đang nói. Không, tuyệt đối không. Không, đừng bỏ việc của bạn. Thay đổi vai trò, thêm trách nhiệm mới. Nhưng hãy cố gắng, nó thậm chí có thể là gì đó như… Ý tôi là, bạn không cần phải hoàn toàn thay đổi những gì bạn đang làm, nhưng bạn có thể trong khi đó thử một cái gì đó mới. Và thực tế, tôi chắc chắn bạn làm điều đó vì bạn có nhiều thứ khác nhau mà bạn đang làm, đúng không? Và điều đó có nghĩa là bạn có sự đa dạng trong ngày của bạn vì bạn làm podcast của bạn, nhưng sau đó bạn cũng có công ty của bạn và các công ty của bạn khác nhau, đúng không? Vì vậy, đây là một ví dụ tốt, nhưng không phải ai cũng có điều đó, đúng không? Rất nhiều người chỉ có một công việc. Nhưng nếu bạn có thể đảm nhiệm, bạn biết, học một cái gì đó mới, đúng không? Giới thiệu sự đa dạng vào ngày của bạn theo cách đó, điều đó là tuyệt vời. Điều đó sẽ khiến bạn bắt đầu nằm trong chế độ học hỏi, đúng không? Tôi cũng rút ra rằng, với tư cách là người sử dụng lao động, thật sự quan trọng là chúng ta có tất cả các thành viên trong đội ngũ của mình trong một kế hoạch phát triển cá nhân, có nghĩa là đảm bảo rằng họ có sự tiến bộ trí tuệ trong cuộc sống của họ. Họ luôn học hỏi một cái gì đó mới. Họ luôn phấn đấu cho một cái gì đó mới. Và mỗi thành viên trong công ty của tôi nên có một cái gì đó mà họ hiện đang học hỏi bên ngoài những trách nhiệm cốt lõi của họ. Đúng rồi. Đôi khi nó sẽ trông như thể họ đang đi ngang, đúng không? Vì vậy, đôi khi nó không trông giống như con đường chỉ đơn giản tiến về phía trước. Nhưng đôi khi có lẽ kế hoạch là đi một chút ngang. Giữa cái đi ngang. Điều đó có nghĩa là không phải là điều rõ ràng mà họ sẽ học, đúng không? Đối với vai trò của họ. Ừ, đúng vậy, đúng vậy. Bạn thấy đấy, Jack sẽ không trở thành một biên tập viên hoặc nhà sản xuất tốt hơn hoặc gì đó. Anh ấy sẽ học nhạc. Gần như bất kỳ điều gì khác mà bạn học có lẽ sẽ phản hồi lại, đúng không? Vâng, vâng. Tôi đoán điều đó thậm chí còn liên quan đến con đường bạn đi xe đạp trên đường đi làm vào buổi sáng hoặc những điều nhỏ nhặt, đúng không? Những quyết định nhỏ bạn đưa ra, những khách sạn bạn ở, hãng hàng không bạn chọn. Có hình thức nào khác mà bạn đã giải phóng thói quen trong đời sống của bạn sau khi tìm hiểu về điều này không? Vâng, nhưng tôi muốn chỉ nói một điều về, bạn đã nói sử dụng các hãng hàng không khác nhau và v.v. Về một mặt, vâng, nhưng về mặt khác, nếu điều gì đó không thực sự thú vị, nhưng bạn vẫn phải làm. Vì vậy, ví dụ, có thể bay, có thể đi lại, như khi bạn đi công tác, có thể rất đau đớn, đúng không? Vì vậy, trong những trường hợp đó, thực tế bạn muốn làm điều giống nhau một cách liên tục. Tại sao? Bởi vì bạn quen với điều tiêu cực, bạn thấy không? Vì vậy, nếu bạn nghĩ về những điều mà bạn không thích làm, bạn thực sự có thể muốn làm nó theo cách giống nhau nhiều lần, đúng không? Bởi vì ý tôi là, trừ khi bạn nghĩ rằng bạn lên máy bay và bạn thích nó, nhưng như bạn biết đấy, với tôi, tôi chỉ muốn nó kết thúc, đúng không? Vì vậy, thực sự thì dễ dàng hơn khi sử dụng cùng một hãng hàng không để làm điều tương tự. Vì vậy, trong một số lĩnh vực của cuộc sống, thực tế bạn muốn chọn để làm cùng một điều. Và thực tế, trong một số lĩnh vực của cuộc sống, bạn muốn làm những điều mà bạn không thích trong một khoảng thời gian. Bạn biết cách chúng ta đã nói về những điều tốt bạn chia nhỏ? Những điều xấu bạn muốn nuốt trọn. Vì vậy, nếu bạn nghĩ về những điều mà bạn không thích làm, nhưng bạn thật sự cần làm như, tôi không biết, tôi cần chấm bài. Tôi cần làm việc nhà. Khi bạn hỏi mọi người như, bạn muốn làm cái mà bạn cần làm, nhưng bạn không thích, bạn muốn nó kết thúc ngay một lần hay bạn muốn có những khoảng nghỉ giữa chừng? Mọi người thích nghỉ ngơi để thở, đúng không? Nếu như không phải là, tôi không biết, lau sàn hoặc bất cứ điều gì họ đang làm thuế, họ muốn những khoảng nghỉ. Nhưng thực tế, họ ít chịu đựng hơn nếu họ chỉ kết thúc toàn bộ việc đó, vì sau đó họ quen với điều tiêu cực. Vâng, điều đó có ý nghĩa. Vì vậy, đối với những điều tích cực, bạn muốn sự đa dạng và v.v. Nhưng những điều mà bạn sẽ không học nhiều từ chúng, bạn chỉ cần kết thúc và hoàn thành việc đó, chỉ cần kết thúc và hoàn thành và thậm chí làm giống như cách mà bạn đã luôn làm.
Liệu mạng xã hội có làm cho tôi habituate một cách gián tiếp không?
Tôi nhìn vào cuộc sống và những trải nghiệm của người khác, điều đó làm tiêu chuẩn của tôi tăng lên, như là sự kỳ vọng của tôi về cuộc sống của mình ngày càng cao theo cách không dễ chịu.
Vì vậy, khi tôi đến cùng một nơi mà Jenny đã đến trên Instagram, trải nghiệm của tôi sẽ kém thú vị hơn vì tôi đã phần nào trải nghiệm nó qua ống kính của những câu chuyện trên Instagram của Jenny.
Đúng vậy, điều này liên quan nhiều đến những gì chúng ta kỳ vọng từ cuộc sống và những kỳ vọng đó ảnh hưởng đến chúng ta như thế nào?
Tôi nghĩ rõ ràng là mạng xã hội đang khiến chúng ta có những kỳ vọng không thực tế.
Chúng ta luôn cảm thấy, tôi không biết, với hầu hết chúng ta, chúng ta cảm thấy hơi thất vọng về bản thân.
Chúng ta lên mạng vì, tất nhiên, nhiều người lên mạng và đăng những điều tốt đẹp, đúng không?
Ôi, tôi đang đi nghỉ, tôi nhận được giải thưởng này.
Và sau đó bạn lên mạng và thấy rằng, ôi, mọi người, tất cả những điều tốt đẹp này đang xảy ra liên tục.
Và vì vậy bạn cảm thấy thất vọng về cuộc sống của chính mình.
Bạn có những kỳ vọng không thực tế.
Và điều đó chuyển đổi cái mà chúng ta gọi là mức độ thích ứng.
Vì vậy, cơ bản là chúng ta thích ứng với cuộc sống hàng ngày và sau đó những thứ tốt hơn so với cuộc sống hàng ngày của chúng ta, chúng ta cảm thấy tốt, và những thứ tệ hơn, chúng ta cảm thấy tệ.
Nhưng đôi khi mức độ thích ứng của chúng ta có thể thay đổi không dựa trên thực tế của chúng ta, mà dựa trên những gì chúng ta có thể kỳ vọng sẽ xảy ra và cũng là những gì chúng ta thấy người khác đang làm.
Vậy hãy nói về việc kỳ vọng điều gì sẽ xảy ra.
Có một nghiên cứu cho thấy rằng khi những người tù sắp được thả, họ vẫn đang ở trong tù.
Nhưng trong tâm trí của họ, họ đã nghĩ về việc được thả, điều đó thật tuyệt.
Và bây giờ kỳ vọng của họ cao hơn một chút và điều đó khiến họ cảm thấy tệ hơn, đúng không?
Vì vậy họ thực sự rất gần với việc được thả.
Nhưng thực tế, họ đang cảm thấy rất tồi tệ vì cuộc sống hàng ngày của họ tệ hơn rất nhiều so với những gì họ kỳ vọng cuộc sống hàng ngày của họ sẽ như thế nào.
Điều đó giống như mạng xã hội, phải không?
Bạn đang ngồi trong nhà nhìn ra bên ngoài thấy mọi người đang tiệc tùng ở một đất nước nắng nóng, hưởng thụ cuộc sống.
Bạn cảm thấy như bạn đang ở trong tù.
Những kỳ vọng của bạn đang được nâng cao vì bạn đang xem họ tận hưởng cuộc sống của họ.
Vì vậy, đột nhiên ngôi nhà của bạn cảm thấy như một nhà tù.
Đúng vậy, vì vậy những kỳ vọng của bạn có thể dựa trên những gì bạn đã kỳ vọng cho bản thân và cũng là những gì mà người khác đang làm.
Bây giờ, tôi không nói rằng những kỳ vọng cao là xấu, đúng không?
Bởi vì có hai điều xảy ra cùng một lúc.
Một điều là khi những kết quả, vì vậy điều này liên quan đến các nơ-ron dopamine.
Vì vậy, cơ bản là các nơ-ron dopamine trong não của bạn đang hoạt động liên tục, đúng không?
Và sau đó khi kết quả tốt hơn mong đợi, chúng hoạt động càng nhiều hơn, bùng nổ nhiều hơn, đúng không?
Vì vậy, bạn mong đợi nhận được một số tiền lương này, bạn nhận được mức lương cao hơn, dopamine tăng lên.
Bạn mong đợi món bít tết sẽ ngon, nó lại ngon hơn.
Chúng hoạt động nhiều hơn.
Và khi mọi thứ tệ hơn kỳ vọng, chúng bắt đầu lắng xuống, đúng không?
Vì vậy, chúng lắng xuống khi mọi thứ tệ hơn mong đợi.
Và điều đó có mối tương quan cao với tâm trạng của bạn.
Khi có những cơn bùng nổ lớn của dopamine, bạn cảm thấy tốt.
Khi dopamine yên lặng, bạn cảm thấy tồi tệ.
Nhưng sự yên lặng đó quan trọng vì nó nói rằng mọi thứ không tốt như tôi đã mong đợi.
Và nó báo hiệu cho não của bạn, tôi cần học hỏi điều gì đó.
Tôi cần thay đổi điều này, đúng không?
Có hai điều bạn có thể thay đổi.
Bạn có thể thay đổi kỳ vọng của mình.
Bạn có thể giảm chúng.
Hoặc bạn có thể thay đổi thực tế, đúng không?
Vì vậy, tâm trạng tiêu cực này liên quan đến kết quả không tốt như bạn mong đợi thực sự có thể dẫn đến tiến bộ.
Vì vậy, đó là một loại cân bằng tinh tế, đúng không?
Và vì vậy thường thì, tôi có một phát hiện rất trái ngược, đó là khi mọi người không có những điều nhất định trong cuộc sống của họ.
Ví dụ, ở những quốc gia mà hệ thống chăm sóc sức khỏe khá tệ, hệ thống chăm sóc sức khỏe không ảnh hưởng đến hạnh phúc hàng ngày của mọi người nhiều như ở những quốc gia mà hệ thống chăm sóc sức khỏe tốt.
Vì vậy, khi hệ thống chăm sóc sức khỏe tốt, bạn kỳ vọng nó sẽ tốt.
Vì vậy bất kỳ sự thay đổi nào cũng có thể ảnh hưởng đến sự thỏa mãn của bạn.
Nhưng nếu bạn đang sống ở một quốc gia mà, tôi biết hệ thống chăm sóc sức khỏe tệ, nó sẽ không ảnh hưởng đến cách tôi cảm thấy, đúng không?
Bạn không có kỳ vọng và bạn cảm thấy điều đó sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc của bạn.
Tôi nhớ bạn đã có một bài TED Talk, đúng không?
Mà đã thu hút 15 triệu lượt xem về cách tự thúc đẩy bản thân để thay đổi hành vi của mình.
Được rồi, vâng.
Tôi có thể rút ra điều gì từ bài TED Talk đó để đạt được mục tiêu “tôi mới, năm mới” của mình?
Được rồi, vì vậy tôi nói về một vài nguyên tắc ở đó.
Và một điều là nhiều lúc mục tiêu của chúng ta ở tương lai.
Vì vậy, tôi muốn đi tập thể dục vì cuối cùng tôi muốn giảm cân.
Tôi sẽ không giảm cân vào giây phút đó, đúng không?
Tôi sẽ không thể vừa vào chiếc quần jeans của mình ngay hôm đó.
Cuối cùng tôi biết rằng nếu tôi đến phòng tập thể dục, tôi sẽ trở nên khỏe mạnh hơn, đúng không?
Vì vậy, đó thường là về tương lai hoặc bạn nói, tôi muốn được thăng chức.
Vì vậy, tôi sẽ làm việc rất chăm chỉ hôm nay để có thể được thăng chức trong tương lai.
Vấn đề là rất khó để tự thúc đẩy bản thân làm một cái gì đó ngay lập tức vì phần thưởng sẽ đến rất lâu sau đó.
Vì vậy, những gì bạn cần làm là bạn cần phải tìm ra, tôi có thể nhận được gì ngay bây giờ?
Tôi đến phòng gym vì tôi muốn khỏe mạnh và gầy hơn hoặc bất cứ điều gì trong tương lai.
Nhưng có điều gì đó mà tôi có thể nhận được ngay thời điểm đó không?
Tôi đã nghe mọi người nói rằng cách mà họ tự thúc đẩy bản thân để đến phòng thể dục
là họ nói, khi tôi đến phòng thể dục và đứng trên máy chạy bộ,
tôi sẽ cho phép bản thân xem một chương trình truyền hình nhảm nhí hoặc đọc một tạp chí mà tôi không thường cho phép bản thân đọc.
Đó là một điều, đúng không?
Hãy nghĩ về những phần thưởng ngay lập tức mà bạn có thể tự thưởng cho bản thân
hoặc người khác, có thể bạn đang giúp ai đó đạt được mục tiêu của họ.
Chúng ta có thể nhận được điều gì ngay lập tức, không chỉ trong tương lai?
Ví dụ, một người khác đã nói với tôi rằng chồng của họ,
họ thực sự muốn chồng mình đi đến phòng tập gym.
Và vì vậy, chồng đã đến phòng gym và khi trở về, vợ đã nói với chồng,
ôi, tôi có thể cảm nhận bạn, tôi có thể thấy cơ bắp của bạn, đúng không?
Vì vậy, điều đó là ngay lập tức, đúng không?
Họ đã mang lại cho anh ấy những phần thưởng ngay lập tức.
Vì vậy, hãy cố gắng suy nghĩ về điều đó, tôi gọi nó là cầu nối khoảng cách thời gian
bởi vì có một hành động diễn ra hôm nay và có mục tiêu này trong tương lai.
Nhưng bạn phải cầu nối khoảng cách thời gian để cố gắng suy nghĩ về,
được rồi, tôi cũng có thể nhận được điều gì bây giờ?
Nó có thể là một phản ứng cảm xúc, đúng không?
Ý tôi là, nhiều khi khi chúng ta làm điều gì đó như làm việc chăm chỉ, giải quyết vấn đề,
chúng ta đến phòng gym, chúng ta cảm thấy tốt.
Nó có thể là phản ứng cảm xúc.
Vì vậy, có thể một cách bạn có thể làm là làm cho điều đó nổi bật, đúng không?
Có thể theo dõi cảm xúc của bạn, theo dõi tâm trạng của bạn.
Và bạn có thể nói, được rồi, đây là những gì tôi đã làm hôm nay, đúng không?
Tôi đã đến phòng gym hôm nay, đây là cảm xúc của tôi, đúng không?
Và đó cũng là một phần thưởng ngay lập tức.
Tôi đã nghĩ về ý tưởng này về kỷ luật và điều gì tạo ra kỷ luật.
Và tôi đã giả thuyết nếu có một phương trình kỷ luật,
nó sẽ trông như thế nào.
Và tôi đã kết luận rằng có ba phần trong những điều và lĩnh vực trong cuộc sống của tôi
mà tôi đã có thể duy trì kỷ luật.
Và phương trình trông như thế này.
Khởi đầu của phương trình sẽ là lý do tại sao.
Như là tôi đánh giá bao nhiêu giá trị của mục tiêu đó.
Vì vậy, có thể là đi đến phòng gym hoặc bất cứ điều gì.
Cộng với phần thưởng mà tôi nhận được từ việc theo đuổi mục tiêu.
Vì vậy, phần thưởng mà tôi cảm thấy từ việc theo đuổi mục tiêu.
Vì vậy, đó thực sự là đi đến phòng gym, làm bài tập, ở trên máy chạy bộ,
cảm giác sau đó, đi bộ về nhà, như là, bạn biết đấy, và sau đó trừ đi
chi phí của việc theo đuổi mục tiêu.
Vì vậy, điều đó giống như phải rời khỏi nhà, gọi Uber,
xỏ giày vào, di chuyển trong 45 phút, chờ đợi, bạn biết đấy, mất hai giờ.
Và nếu bạn muốn có kỷ luật trong bất kỳ lĩnh vực nào trong cuộc sống của bạn,
thì bạn cần tăng “tại sao” lên bằng bất kỳ cách nào mà bạn có thể.
Làm rõ ràng lý do tại sao điều đó quan trọng.
Và trong trường hợp của bạn, tạo ra những thỏa thuận như một thỏa thuận xã hội, thỏa thuận tài chính,
bất cứ điều gì, để làm cho nó thực sự quan trọng đối với bạn.
Làm mọi thứ bạn có thể để làm cho phần thưởng từ việc theo đuổi mục tiêu trở nên thú vị hơn.
Có thể là đi cùng một người bạn hoặc một cái gì đó đến một phòng gym gần hơn.
Tôi không biết.
Và sau đó làm mọi thứ bạn có thể để giảm chi phí của việc theo đuổi mục tiêu.
Vì vậy.
Đúng vậy.
Và vấn đề là chi phí thường là tức thì.
Đúng.
Và sau đó chúng ta rơi vào cái gọi là thiên kiến hiện tại,
hoặc đôi khi nó được gọi là chiết khấu thời gian,
đó là chúng ta thường đánh giá những gì đang xảy ra ngay lúc này
hơn là cùng một điều nếu nó xảy ra trong tương lai.
Đúng.
Và điều đó đúng cho cả những điều xấu và tốt,
những điều chỉ đang diễn ra ngay bây giờ.
Não của chúng ta như là, Ồ, tôi sẽ quyết định làm gì dựa trên điều này ngay tức thì.
Và vấn đề là chi phí thường là tức thì.
Đúng.
Để đến phòng gym.
Đúng.
Chúng đến trước.
Đúng.
Vì vậy, bạn phải vượt qua những chi phí đó.
Và tôi nghĩ khi, và như bạn đã nói,
một điều bạn có thể làm là cố gắng đưa những phần thưởng đó gần hơn về thời gian.
Đúng.
Vì vậy, nếu tôi đến phòng gym, tôi phải đi bộ đến phòng gym.
Tôi có thể tự nhủ, được rồi, tôi có thể nghe podcast trong khi tôi đi bộ.
Vì vậy, điều đó là thú vị.
Xem mọi thứ diễn ra.
Chính xác.
Chính xác.
Khi tôi chạy.
Đúng.
Simon Sinek đã đưa ra một phản biện thực sự, khi tôi ở nhà anh ấy nói chuyện về điều này,
anh ấy đã đưa ra một phản biện với tôi.
Anh ấy nói, đúng là sáng nay ở LA, tôi đã ra khỏi giường và đi đổ rác
lúc 7 giờ sáng vì tôi biết nếu tôi không làm, sẽ có hậu quả.
Vì vậy, tôi đã xem xét điều đó qua khuôn khổ này và tôi đã nghĩ, ồ, lý do của bạn rất mạnh
bởi vì hậu quả của việc bạn không ra khỏi giường là thùng rác đầy tràn.
Có thể bạn bị phạt bởi hội đồng địa phương.
Phần thưởng từ việc theo đuổi mục tiêu thực sự không có mặt.
Và chi phí thì may mắn thay thấp hơn lý do.
Vì vậy, kỷ luật đã xảy ra.
Đúng.
Và đó là vì chúng ta là những sinh vật tinh vi, đúng không?
Chúng ta không chỉ được thúc đẩy.
Ý tôi là, những điều đó ngay lập tức rất mạnh, nhưng chúng ta không chỉ bị thúc đẩy bởi chúng.
Chúng ta có những vỏ não trước, đúng không?
Chúng ta là một sinh vật tinh vi.
Chúng ta có thể định giá những điều nằm trong tương lai.
Vì vậy, khi tôi nói và tôi nói, bạn biết đấy, điều ngay lập tức quan trọng.
Tôi không nói tương lai không quan trọng với chúng ta và chúng ta không sử dụng điều đó.
Chúng ta có, đúng không?
Và chúng ta có khả năng làm điều đó.
Một điều khác mà mọi người làm là họ thực sự đặt ra chi phí nhân tạo
cho việc không làm điều đúng.
Thú vị.
Chẳng hạn như một thỏa thuận xã hội là một nơi mà nếu tôi đã công bố cho thế giới
trên Instagram rằng tôi sẽ làm điều đó, thì sẽ có một chi phí liên quan đến danh tiếng nếu tôi không làm.
Đúng.
Đúng vậy.
Và chẳng hạn, bạn biết đấy, có những điều ngớ ngẩn mà mọi người nói,
tôi đã nghe điều này khi dành cho các nhà văn và họ nói, tôi nói với bạn bè, bạn biết đấy,
tôi sẽ gửi chương của tôi cho bạn vào thứ Hai lúc 7 giờ sáng.
Và trước tiên, đó là một thỏa thuận, đúng không?
Ý tôi là, tôi phải gửi nó vì tôi đã nói với bạn,
không phải vì bạn thậm chí sẽ đọc nó, đúng không?
Nhưng nếu tôi không làm, thì tôi sẽ, bạn biết đấy, 100 đô la sẽ được chuyển vào tài khoản của bạn.
Có thể bạn thậm chí đã đặt nó, bạn biết đấy, như một điều gì đó trong tương lai, mà bạn có thể dừng lại, đúng không?
Vì vậy, có một chi phí.
Bạn đặt ra một chi phí cho những gì sẽ xảy ra nếu bạn không làm điều ngay lập tức đó.
Chỉ cho thấy, tôi nghĩ, về căn bản rằng chúng ta chỉ bị thúc đẩy bởi những phần thưởng.
Bạn biết đấy, chúng ta nghĩ đó là một điều gì khác, nhưng thực sự ở cấp độ cơ bản nhất,
mọi thứ dường như chỉ liên quan đến những phần thưởng trong công việc kinh doanh và công việc và các mối quan hệ trong cuộc sống.
Chắc chắn rồi.
Ý tôi là, mỗi quyết định, mỗi hành động, có chủ ý hay vô thức,
đều rất nhiều liên quan đến những phần thưởng, đúng không?
Những điều tốt và xấu.
Tôi nghĩ điều thú vị với tôi là những phần thưởng đó khá biến đổi.
Chúng có thể là tiền.
Chúng có thể là thức ăn.
Chúng có thể giống như sự tương tác xã hội, đúng không?
– Chúng có thể là sự đa dạng.
– Chúng có thể là sự đa dạng.
Vâng.
Vậy thì động lực là rất đa dạng.
Những gì, bạn biết đấy, những điều tốt mà tôi nhận được cũng như những điều xấu, đúng không?
Những gì cảm thấy xấu, có rất nhiều thứ khác nhau có thể cảm thấy xấu.
Thật thú vị.
Nếu bạn nhìn xuống những sinh vật thấp trong thang tiến hóa,
tôi nghĩ rằng đối với chúng, mọi thứ đơn giản hơn, đúng không?
Đối với chúng, chỉ như thức ăn, nhiệt độ, đúng không?
Những thứ như vậy thật sự liên quan đến sự sống còn.
Nhưng khi chúng ta đi lên, lên và lên trong thang bậc và chúng ta đến với con người,
đối với chúng ta, có rất nhiều điều khác nhau có thể tạo động lực.
Hôm trước, tôi đã nói với một trong những đồng nghiệp của tôi trong một doanh nghiệp mà tôi đầu tư vào,
anh ấy kể cho tôi về một thành viên trong nhóm của anh ấy đã bị mất đi sự yêu thích công việc.
Và anh ấy đã nói cho tôi danh sách lý do mà cô ấy đã nêu trong cuộc phỏng vấn ra đi
về lý do tại sao cô ấy không thích công việc của mình nữa.
Tôi nhìn vào danh sách đó và trực giác cảm thấy như
người ấy thực sự không biết tại sao họ không còn thích công việc nữa.
Và vì vậy, tôi đã có một cuộc trò chuyện với người này đang rời bỏ công ty.
Và chúng tôi đã đi đến tận cùng vấn đề.
Thực sự đằng sau đó chỉ là sự mất mát ý nghĩa trong công việc họ đang làm.
Họ không thể trả lời tại sao công việc đó còn quan trọng nữa.
Họ nghĩ công việc họ đang làm không còn quan trọng nữa.
Và khi bạn hỏi họ, họ sẽ nói nhiều điều khác.
Bạn biết đấy, họ sẽ chỉ ra những điều nhỏ nhặt trong việc này và việc kia, trong văn phòng
và bất cứ thứ gì khác và cả âm nhạc đang phát ở đó.
Nhưng ở tận cùng vấn đề thực sự chỉ là sự thiếu vắng ý nghĩa.
Và tôi nghĩ rằng mọi người không giỏi trong việc nhận ra rằng họ đã mất đi ý nghĩa.
Hoặc rằng ý nghĩa rất quan trọng, hoặc rằng nó là gì.
Vâng. Và điều đó quay trở lại với cuộc khảo sát mà tôi đã đề cập,
nơi họ phát hiện rằng điều quan trọng nhất cho hạnh phúc của con người là ý nghĩa.
Và ý nghĩa có nghĩa là gì?
Tôi đoán là những gì bạn đang làm là có giá trị, đúng không?
Vâng, điều đó. Vậy đó là một câu hỏi hay.
Tôi nghĩ có lẽ nó vượt ra ngoài chính bạn.
Tôi không biết. Có thể nó thậm chí liên quan đến sự bất tử, đúng không?
Mong muốn cảm thấy rằng những gì tôi đang làm sẽ thay đổi một điều gì đó vượt ra ngoài chính mình.
Và nó không nhất thiết phải liên quan đến sự hào phóng, mặc dù sự hào phóng có thể là một phần trong đó.
Nhưng nó nhiều hơn về việc tạo ra sự khác biệt, đúng không?
Steve Jobs có một câu nói mà ông ấy nói điều gì đó như là tạo dấu ấn trong vũ trụ, đúng không?
Tạo dấu ấn trong vũ trụ.
Tôi nghĩ rằng nhiều người muốn làm điều đó.
Và bạn biết đấy, bạn không cần phải phát minh ra Mac để làm điều đó.
Nó cũng có thể là cách bạn ảnh hưởng đến gia đình của bạn, cách bạn nuôi dạy con cái của bạn, đúng không?
Và điều đó, rằng có những điều có thể tiếp tục tồn tại ngay cả khi bạn không còn ở đó.
Tôi đã nhận thấy xu hướng này.
Thế hệ Gen Z và những người millennials trẻ hơn là thế hệ muốn thay đổi thế giới.
Và điều tôi muốn nói là, hãy lắng nghe tôi, là tôi có rất nhiều người trẻ đến gần tôi,
đặc biệt là trong khoảng 10 năm qua,
họ nói với tôi, tôi muốn thay đổi thế giới.
Và bạn sẽ hỏi họ, như, bạn muốn nói gì?
Họ sẽ nói, như, tôi muốn thay đổi thế giới.
Họ không thể nói rõ điều họ muốn thay đổi về nó,
nhưng họ muốn trở thành người có ảnh hưởng đến thế giới.
Và tôi nghĩ điều đó trái ngược với những gì cha tôi sẽ nói
khi ông ấy 65 tuổi, nếu bạn hỏi ông ấy ở độ tuổi 20,
bạn muốn làm gì trong công việc của mình?
Tôi không nghĩ cha tôi sẽ nói, thay đổi thế giới.
Tôi nghĩ ông ấy sẽ nói, tôi muốn trở thành kỹ sư kết cấu.
Bạn hiểu điều tôi nói không?
Và tôi nghĩ rằng quay trở lại điểm của bạn về thói quen và mong muốn của con người, như,
tôi không biết, về sự bất tử, có phải có lý không khi mà nhờ vào mạng xã hội,
vì chúng ta đã chứng kiến ​​nhiều thay đổi trên thế giới, chúng ta đã điều chỉnh
các kỳ vọng của riêng mình về những đóng góp của mình cho đến nay,
rằng thế hệ trẻ này, nếu họ không thay đổi thế giới,
hoặc nếu họ không có ảnh hưởng sâu sắc đến mọi thứ,
họ không có mức độ ý nghĩa đã quán tính đến mức tối thiểu là
họ cần có để thay đổi thế giới.
Bạn hiểu điều tôi nói không?
Họ không thể chỉ xin được một công việc.
Đúng rồi. Và khi tôi nói về dấu ấn trong thế giới,
tôi không có ý, như tôi đã nói trước đây, tôi không có nghĩa là phát minh ra Mac.
Nó có thể chỉ đơn giản là làm một bữa ăn ngon mà mọi người thích hoặc điều gì đó.
Nó có thể là những thứ khá nhỏ.
Nghĩ về cha bạn, ông ấy muốn là một kỹ sư, nhưng ông ấy đã muốn làm kỹ sư.
Nhưng tại sao?
Đúng không? Ông ấy nói đó là những gì ông ấy muốn làm, nhưng tại sao ông ấy muốn điều đó?
Có lẽ ông ấy muốn là như vậy vì
điều đó sẽ cho phép ông tạo ra những điều mới.
Đúng. Và vì vậy, chỉ cần tạo ra những điều mới, bạn đang thay đổi thế giới.
Vì vậy, tôi nghĩ tôi không nghĩ rằng ông ấy đang nhắm đến điều đó.
Trong khi những người trẻ đến gặp tôi, họ như đang nhắm đến điều đó.
Họ muốn thay đổi thế giới và họ chưa tìm ra cách.
Trong khi cha tôi muốn trở thành một kỹ sư và kết quả là ông ấy đã thay đổi thế giới.
Vâng, nhưng có lẽ ông ấy muốn trở thành kỹ sư vì một lý do nào đó.
Đúng. Tôi có thể đoán.
Và tôi nghĩ rằng ông ấy không, bạn biết đấy, mọi người không suy nghĩ về điều đó.
Ý tôi là, chúng ta đang sử dụng cùng một từ, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ những thế hệ khác nhau
có những khát vọng khác nhau, đúng không? Bởi vì thay đổi thế giới, khi chúng ta nói điều đó,
khi tôi nói những từ đó, tôi không có nghĩa là thay đổi thế giới, đúng không?
Tôi chỉ đang nói, làm một điều gì đó tạo ra sự thay đổi trong thế giới của bạn.
Ý tôi là, có thể đó là cách tốt hơn để làm điều đó, cách tốt hơn để nói.
Một loại thay đổi trong thế giới của bạn.
Không nhất thiết là tôi đang thực hiện thay đổi toàn cầu, như Steve Jobs.
Nhưng theo một cách nào đó, điều này là một sự xa xỉ.
Đúng vậy, ngay cả với thế hệ của cha bạn và thế hệ mới này, phải không?
Muốn có ý nghĩa là một điều xa xỉ mà chúng ta có vì chúng ta đã đáp ứng được các nhu cầu cơ bản, đúng không?
Bởi vì chúng ta có thức ăn và chỗ ở và, bạn biết đấy, chỉ như là sự an toàn, rất, rất cơ bản,
chúng ta có thể bắt đầu suy nghĩ về ý nghĩa.
Nhưng mặt khác, bạn cũng có thể nói rằng,
chỉ cần có thể chăm sóc cho gia đình mình và giữ cho họ an toàn, điều đó cũng có ý nghĩa.
Rủi ro. Để thay đổi cuộc sống của chúng ta, chúng ta phải lao vào rủi ro ở những lĩnh vực chủ chốt.
Đối với những người đang, bạn biết đấy, suy nghĩ về việc thay đổi cuộc sống của họ,
nhưng họ đang nhìn về phía trước trong sự không chắc chắn và họ thấy rủi ro.
Và bạn sẽ cho họ lời khuyên gì dựa trên những gì bạn biết về sự quen thuộc,
nhưng rộng hơn từ góc độ não bộ?
Điều đó sẽ khuyến khích họ bước vào sự chưa biết, nơi mà họ tin rằng rủi ro tồn tại.
Ừ. Vậy chúng tôi đã trích dẫn người leo núi, Alex Honold, trong cuốn sách.
Và những gì anh ấy nói là anh ấy có một vùng thoải mái, giống như là một cái bong bóng xung quanh anh ấy.
Và khi anh ấy thử nhiều điều hơn, cái bong bóng đó trở nên lớn hơn và lớn hơn.
Anh ấy vượt qua những ranh giới đó.
Và điều gì xảy ra là những điều mà trước đây có vẻ điên rồ với anh, hoàn toàn điên rồ,
thì bỗng nhiên lại trở nên nằm trong phạm vi khả thi, đúng không?
Tôi nghĩ rằng điều cần rút ra ở đây là bạn phải bắt đầu. Bạn phải thử.
Và điều hữu ích để biết là ngay cả khi bạn thử những điều nhỏ, ví dụ như nếu,
mục tiêu của họ ở rất cao. Đó là một rủi ro lớn, đúng không?
Vâng, nhưng chỉ cần thử nhỏ, đúng không? Và sau đó bỗng nhiên bước tiếp theo sẽ không có vẻ điên rồ, đúng không?
Và cứ thế tiếp tục. Chúng tôi thấy rằng rủi ro trở nên quen thuộc và nó giúp chúng tôi khám phá những điều khác nhau.
Nó giúp chúng tôi thử những điều mới. Nó cũng có thể đi theo một hướng xấu, đúng không?
Bởi vì sự quen thuộc với rủi ro. Sự quen thuộc với rủi ro là gì?
Và sự quen thuộc với rủi ro là bạn làm những điều mạo hiểm. Những gì chúng tôi tìm thấy là khi mọi người thực hiện những điều mạo hiểm,
ví dụ như đánh bạc, chúng tôi có một nghiên cứu mà cho phép mọi người đánh bạc mà không cho họ biết
họ thắng hay thua. Họ chỉ đánh bạc, đánh bạc, đánh bạc. Chúng tôi nói với họ vào cuối, được không?
Họ đánh bạc. Họ bắt đầu đánh bạc chỉ một chút và sau đó họ, ở bước tiếp theo, đánh bạc nhiều hơn
và nhiều hơn và nhiều hơn, đúng không? Họ cảm thấy thoải mái hơn với việc đánh bạc, ít lo lắng hơn, đúng không? Họ cũng cảm thấy ít phấn khích hơn. Vì vậy, họ cần đánh bạc nhiều hơn.
Và vì vậy, rủi ro thực sự gia tăng bởi vì cảm xúc của chúng tôi phản ứng với sự quen thuộc với rủi ro,
vì vậy rủi ro cũng sẽ gia tăng. Vì vậy đó là tài chính. Và tôi có nghĩa là, điều đó có thể là một điều xấu, đúng không?
Vì vậy, một lần nữa, giống như cả hai điều đó cùng xảy ra vào lúc này vì bạn có thể thực hiện
các rủi ro lớn mà bạn thực sự không nên thực hiện. Chúng tôi cũng làm điều này với rủi ro ảo.
Vì vậy, chúng tôi muốn thử nghiệm việc mọi người chấp nhận rủi ro về thể chất của họ.
Nhưng tất nhiên chúng tôi không thể đặt họ vào tình huống nguy hiểm. Vì vậy, những gì chúng tôi đã làm là sử dụng thực tế ảo.
Và những gì chúng tôi đã làm là sử dụng trò chơi này, nơi bạn đeo tai nghe và sau đó bạn lên thang máy
đến một tòa nhà chọc trời và bạn đi bộ trên một tấm ván, lên, lên, lên, lên trên không trung, đúng không? Tất cả đều là ảo.
Bạn có làm điều này không? Tôi có. Vâng. Tôi đã làm điều đó ở Thành phố New York. Nó rất đáng sợ.
Được rồi. Vâng. Nó đáng sợ. Đó là một trải nghiệm rất tích cực. Thực sự rất thú vị bởi vì
bạn biết rằng bạn đang ở dưới mặt đất, đúng không? Tôi biết rằng tôi đang ở trong văn phòng của mình. Tôi biết rằng tôi an toàn.
Nhưng cùng một lúc, não của tôi hoàn toàn bị lừa. Nó thật sự khiến bạn cảm thấy rất khiêm tốn về việc dễ dàng lừa dối bộ não của bạn. Bạn cảm thấy thật sự sợ hãi.
Và khi chúng tôi cho phép mọi người làm điều đó, họ bắt đầu bằng cách có thể chỉ thực hiện một bước nhỏ
và hai bước nhỏ, đúng không? Và sau đó càng làm nhiều hơn, họ cảm thấy thoải mái hơn với điều đó,
đúng không? Họ đi bộ nhiều hơn và nhiều hơn và nhiều hơn, chấp nhận nhiều rủi ro ảo cho đến khi, bạn biết đấy,
mười lần thử thì họ nhảy, đúng không? Và chúng tôi thực sự đo lường sự lo lắng của họ khi
các phép đo có thể thực hiện phản ứng này. Và càng làm nhiều thì họ càng ít lo lắng,
do đó họ chấp nhận nhiều rủi ro hơn. Và họ cảm thấy ít phấn khích hơn, vì vậy họ cần nhiều rủi ro hơn để cảm nhận,
bạn biết đấy, cùng một mức độ phấn khích. Vâng. Ý tôi là, một mặt, họ đang khám phá nhiều hơn.
Trong một số trường hợp, điều đó có thể nguy hiểm cho bạn.
Và bạn đã nói trong cuốn sách rằng những người ở giai đoạn sau trong sự nghiệp của họ có khả năng cao hơn
sẽ gặp tai nạn, đúng không? Tôi nghĩ bạn đã nói rằng các vận động viên ở giai đoạn cuối sự nghiệp của họ
có nhiều tai nạn hơn, những người trên công trường xây dựng có nhiều tai nạn hơn vào giai đoạn sau của dự án than ở những giai đoạn đầu,
bởi vì họ bắt đầu chấp nhận nhiều những rủi ro đó.
Điều đó khiến tôi nghĩ đến, bạn biết đấy, nghiên cứu mà bạn đã nói về việc bạn khiến mọi người đánh bạc,
nhưng họ không thể thấy kết quả của hành vi liều lĩnh của họ. Có nhiều lĩnh vực trong
cuộc sống của tất cả chúng ta nơi chúng ta đang đánh bạc về điều gì đó, nhưng chúng ta chưa thấy kết quả của
hành động đó, cho dù đó là về sức khỏe của chúng ta hay những thói quen mà chúng ta có như việc hút thuốc.
Tôi đang hút thuốc. Tôi đang ăn những thứ rác rưởi ở đây. Và vì tôi chưa thấy
kết quả đến, bác sĩ chưa gọi cho tôi và nói rằng có vấn đề gì đó,
tôi tiếp tục như vậy. Và hành vi của tôi có thể gia tăng trong các lĩnh vực đó cho đến khi tôi nhận được cuộc gọi điện thoại,
điều mà giống như, bạn đã mất tất cả tiền của bạn hoặc sức khỏe của bạn, bạn biết đấy, bạn đã gặp một vấn đề nghiêm trọng.
Vâng, với các khoản đầu tư dài hạn, đúng không? Nhiều khoản đầu tư tài chính mà chúng tôi thực hiện là dài hạn, đúng không?
Vì vậy, chúng tôi có thể bắt đầu nhỏ và sau đó lớn lên, lớn lên, lớn lên, và chúng tôi không biết kết quả cho đến nhiều năm sau.
Bạn muốn mọi người rời khỏi cuộc trò chuyện này với điều gì? Điều gì là ý chính? Nhiều khi mọi người có thể không cảm thấy có nhiều niềm vui trong cuộc sống của họ.
Và sau đó họ nhìn xung quanh và họ kết luận rằng có thể tôi không cảm thấy có nhiều niềm vui
bởi vì mối quan hệ của tôi không được tốt lắm hoặc, bạn biết đấy, công việc của tôi không được tốt lắm. Và, bạn biết đấy, có thể
nó là như vậy, nhưng có thể chúng là tốt, nhưng chúng chỉ đã như vậy một thời gian.
Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt của đoạn văn bạn đã cung cấp:
Vì vậy, chúng ta phải rất cẩn thận, đúng không? Và một cách, như bạn biết, chúng ta đã nhắc đến những điều bạn có thể làm đó là làm cho nó trở nên thú vị hơn một chút, thay đổi một chút, đúng không? Và xem điều gì sẽ xảy ra. Ngược lại, nhiều khi có những thứ đang ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của bạn mà bạn không biết vì chúng luôn hiện diện. Mạng xã hội là một ví dụ mà bạn có thể, rất nhiều người nghi ngờ rằng mạng xã hội, Instagram, Twitter đang gây cho họ một chút lo âu, một chút căng thẳng, nhưng họ không thực sự biết chắc. Bạn không thể đo lường nó cho đến khi bạn nghỉ ngơi, đúng không? Nó hơi giống như tiếng ồn của điều hòa không khí lấp lửng phía sau. Bạn không nhận thấy nó, nhưng khi bạn dừng lại, khi bạn tắt nó đi, bỗng nhiên, ôi, vậy là tốt hơn nhiều. Tôi thậm chí không nhận ra rằng thứ này đang khiến tôi lo âu. Vì vậy, tôi nghĩ, bạn biết đấy, các thí nghiệm, tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, chương cuối trong một cuốn sách, chúng tôi gọi nó là thí nghiệm trong cuộc sống. Thí nghiệm trong cuộc sống vì thật sự rất khó để biết những điều nào thực sự tốt trong cuộc sống của bạn và những điều nào không tốt cho đến khi bạn thực hiện một số thay đổi. Hãy nghỉ một chút khỏi mạng xã hội trong vài tuần, làm điều gì đó khác cho bản thân, và sau đó bạn sẽ thấy. Bạn viết về việc mọi người nghỉ giải lao khỏi mạng xã hội, phải không?
Có, có. Có một thí nghiệm tuyệt vời được thực hiện bởi nhà kinh tế Hunt Alcott, nơi ông đã chọn 1.000 người, ông đã cho họ 100 đô la để rời khỏi Facebook trong một tháng, và ông đã lấy thêm 1.000 cá nhân rồi cho họ 100 đô la để tiếp tục những gì họ đang làm. Cuối tháng, ông đến và đo lường sự hạnh phúc của họ. Ở mọi thước đo mà ông có, những người đã rời bỏ trong một tháng hạnh phúc hơn. Họ ít lo âu hơn, ít trầm cảm hơn, ít buồn hơn. Ở mọi thước đo, họ ở trong trạng thái tốt hơn. Họ rất ngạc nhiên. Họ không có ý tưởng rằng điều này sẽ có ảnh hưởng lớn đến họ, nhưng đây là điều ngạc nhiên hơn nữa. Họ nói rằng họ hạnh phúc hơn. Họ hoàn toàn thừa nhận điều đó, nhưng hầu hết trong số họ, ngay lập tức vào cuối tháng, đã quay lại Facebook, điều này thật thú vị vì bạn thừa nhận rằng điều đó đang gây ra ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe của bạn. Một, bạn có quay lại không? Tôi nghĩ có hai lý do. Một là bạn thu thập thông tin và kiến thức. Kiến thức đó có thể không khiến bạn cảm thấy tốt, nhưng chúng ta coi trọng kiến thức và thông tin, và có thể đó là một lý do tại sao mọi người quay lại. Nó cũng có thể giống như một sự nghiện. Ý tôi là, có rất nhiều thứ trong cuộc sống mà bạn nghiện, bạn tự biết rằng chúng không tốt cho bạn. Bạn biết chúng không khiến bạn hạnh phúc, nhưng có một nhu cầu, đúng không? Có điều gì đó đang thúc đẩy bạn. Có một khởi đầu điên rồ mà tôi đọc trong cuốn sách của bạn về tác động mà việc rời khỏi mạng xã hội đã có đối với mọi người tương đương với việc nhận được một khoản tăng lương 30.000 đô la ở nơi làm việc, kiểu gì đó.
Đúng vậy. Đó là một nghiên cứu được thực hiện bởi một nhà khoa học Ý, và những gì ông đã làm, ông nhận thấy rằng khi Facebook lần đầu tiên bắt đầu vào năm 2004, nó chỉ bắt đầu tại Harvard, đúng không? Và sau đó một thời gian sau, họ đã mở rộng đến rất nhiều trường đại học Ivy League từng bước rất chậm. Và sau đó vào năm 2008, họ mở ra cho thế giới. Và những gì ông phát hiện ra là ở mỗi trường đại học mà Facebook được giới thiệu, sức khỏe tâm thần đã giảm xuống. Lý do ông có thể thực hiện nghiên cứu là vì các trường đại học đã có các thước đo về sự hạnh phúc của con người, vì họ thực sự đo lường nó khá thường xuyên. Và ông có thể thấy ở mỗi trường đại học, sức khỏe tâm thần giảm xuống, mỗi trường đại học. Và sau đó trong dân số, Facebook được giới thiệu vào năm 2008, và trong 10 năm tiếp theo, các lần trầm cảm đã tăng lên 80%. Giờ thì bạn không biết nguyên nhân, không có gì trong số này nói về nguyên nhân. Nó chỉ là tương quan, đúng không? Thú vị. Vậy ông đang khẳng định rằng sử dụng các phương pháp thống kê, ông ước tính rằng có thể một phần tư của sự giảm sút sức khỏe tâm thần này có thể do mạng xã hội. Một lần nữa, đây là lý do tại sao thí nghiệm khác tốt hơn một chút, vì thí nghiệm khác mà tôi sẽ gọi là đã thao tác liệu mọi người có trực tuyến hay không. Vì vậy, ông thực sự có thể thực hiện một thí nghiệm kiểm soát và đo lường nó, đúng không? Vì vậy, ông có thể chỉ ra nguyên nhân. Nghiên cứu khác đề xuất rằng 25% sự giảm sút sức khỏe tâm thần là do mạng xã hội, đó là một kết quả tương quan. Nhưng có thể có một số sự thật trong đó. Chúng tôi có một truyền thống kết thúc trong podcast này nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho khách mời kế tiếp, không biết họ để lại cho ai. Và câu hỏi được để lại là, điều gì là một điều mà những người đang nghe có thể làm mà bạn biết về điều đó sẽ cải thiện cuộc sống của họ? Sao không thử điều gì đó đơn giản? Sao không để mọi người ngay bây giờ gửi email, gọi điện, hướng về ai đó và nói với họ rằng họ yêu họ? Điều đó sẽ không hoàn toàn thay đổi cuộc sống của bạn, nhưng bạn sẽ thay đổi cảm xúc của bạn ngay tại khoảnh khắc đó. Tally, cảm ơn bạn. Tôi thực sự thích cuộc trò chuyện và tôi rất bị cuốn hút bởi công việc của bạn và đó là một dịch vụ thực sự cho nhân loại những gì bạn làm. Cảm ơn bạn rất nhiều. Thật là một niềm vui. Cảm ơn bạn.
Bạn có cần một podcast để nghe tiếp theo không? Chúng tôi đã phát hiện ra rằng những người thích tập này cũng thường rất thích một tập gần đây khác mà chúng tôi đã thực hiện. Vì vậy, tôi đã liên kết tập đó trong phần mô tả bên dưới. Tôi biết bạn sẽ thích nó.
您會給我什麼建議,以確保我的關係保持新鮮、有趣和刺激?
其實,有一項很棒的研究顯示,當人們對伴侶的性欲上升時,會出現這樣的情況。
塔利·謝羅德博士是一位神經科學家,也是情感、決策和如何改善我們大腦的世界頂尖研究之一的作者。
這在消極地影響著您的生活,而您卻不自知。
我們有一項研究,詢問人們在假期中最喜歡的部分是什麼,結果發現享受的巔峰是在假期的第43小時。
人們使用的單詞中,有一個單詞出現的次數比其他單詞多,那就是「第一次」。
第一次看到海洋,第一次喝雞尾酒。
而後,快樂感一降再降。
為什麼會這樣?因為進入您神經元的刺激是固定的。
當事物沒有變化時,我們的腦袋就會停止反應。
問題在於,即使您過得絕佳,擁有美好的關係、好的工作和舒適的家,過一段時間後,
這些事情也不再帶給我們應有的快樂。
因為當某事物總是在您面前時,您就會停止關注它。
對周圍不那麼美好的事物也是如此。
性別歧視、種族主義,以及我們關係中的裂痕。
過了一段時間後,我們會對它們視而不見,如果我們不注意它們,就不會改變它們。
中年時期幸福感低的原因之一是因為事情變得稍微有些例行化。
問題在於我們真的不喜歡冒險。
那麼,我們該如何改變這一點?
主要有兩點。第一個是……
塔利,歡迎再次回來。
謝謝你邀請我回來。
對於那些不熟悉您職業生涯的人,您能給我們一些關於您的學術背景的概述嗎?
但實際上,我想知道您所追求的使命和所做的工作,您希望了解什麼?
您想在職業生涯中達成什麼?
以非常一般的方式來說,我試圖理解人類行為。
人們為什麼這樣做?
為什麼他們有這樣的感受?
我使用許多不同的方法來嘗試理解這一點。
我使用神經科學的方法。 我真的試著深入了解人們的腦袋。
此外,我還觀察行為。我結合心理學和大腦科學的內容。
我還結合經濟學以理解動機、理解需求,
希望這樣不僅能讓我們更好地理解人類大腦,
還能改善我們的生活,或許能做出更好的決策。
對於現在正在聽這個的人,想像著他們希望成為的樣子,
而這與他們目前的狀態在某些方面不同。
習慣、想要採取的行為。
第一步是意識到嗎?
第一步是了解您自己的週期、想法和模式的自我意識嗎?
您應該專注並意識到的一件事是您自己已經很棒的地方,對吧?
所以不僅僅是我想要成為的,但也要看看我已經擁有的優秀部分。
我擁有那些優秀的技能、性格特徵,
因為這些都是您可以構建的基礎,對吧?
因此,從一個消極的角度看待它,每個人都可以用更正面的方式來看待它。
所以一旦您做到了,好的,然後我們可以說,好的,這是我的目標,對吧?
接下來的問題是,我如何從現在的狀態走到這個目標?
如果您有一個具體的計畫,
您不一定會完全遵循那個計畫,對吧?
但如果您有一個計畫,而且真的仔細思考每一個細節,
那麼如果您能夠生動地想像出這一點,
那將會讓您更加相信它更有可能發生,對吧?
如果我們有一個具體的、具體的計劃,讓我們感覺它更有可能實現,
如果我們認為它更有可能實現,我們更可能會付諸實行。
接著有很多小技巧能讓我們跟進。
其中一個非常重要的技巧是查看您的進展。
假設您想要去健身房。
在第一週,您就只去了一次健身房。
然後在下一週,您去了兩次。
或者也許當您第一次去的時候,
您只是在跑步機上跑了10分鐘,對吧?
然後下次是20分鐘。
但是把這些數字記下來,以便您能親眼看到它們。
因為當人們能夠實際看到自己的進步時,
這是非常有激勵作用的,對吧?
您總是想要比過去的自己好一點。
所以這是一個非常重要的方面。
是否有一些科學研究支持這個觀點,
即進展對人們有著非常激勵的影響?
是的,絕對有。
有很好的一些研究。
我想到一項研究是,參與者必須完成一項任務,
這需要他們了解規則。
而且他們因為做得好會獲得金錢和獎勵。
每隔一段時間,他們會問參與者,「你現在感覺怎麼樣?」
他們發現,是的,當人們獲得獎勵時,
獲得金錢時,他們感覺很好。
但結果發現,當他們學到新東西的時候,他們的感覺最好,對吧?
當他們進步的時候,他們的感受會最好。
還有另一項研究,參與者可以玩兩個遊戲中的一個。
其中一個遊戲,所有的規則都很清晰。
他們很容易可以發揮得最好。
而在另一個遊戲中,有一些不確定性。
他們需要學習。
這並不明確,對吧?
在某種程度上是有挑戰的。
他們可以玩這兩個遊戲。
然後每幾分鐘,他們會說,好吧,您可以留在這個遊戲中
或者您可以轉到另一個遊戲。
他們發現,人們喜歡玩那個需要學習的遊戲,
也就是說,那個有不確定性的遊戲。
他們不喜歡玩那個總是能做好的遊戲,
那個沒有進步也沒有學習的遊戲。
因此,進步確實是我們所追求的東西。
當它發生時,這確實讓我們感覺更好,對吧?
這讓我們感覺我們在向前邁進。
我們並不喜歡停留,即使你所處的地方非常好,是吧?
真的,真的很好。
過了一段時間,這樣的狀況就不夠了,是吧?
你想要擴展。
你想要進步。
這些主題出現在你的新書《再看一次》中,
當你談到生活中多樣性的重要性時。
這種對多樣性的需求在我們生活的各個方面都能反映出來,
你所談論的正是這一點。
人們想嘗試一些新的事物。
他們想學習新的東西。
他們想以某種方式受到刺激。
在工作中尤其如此。
你經常談論這一點。
作為一名雇主,我很清楚,
保持我的團隊成員積極性最有效的方式,就是經常變換他們的工作,
或者至少經常向他們的責任中添加新元素。
是的。
這本書講的是習慣化。
習慣化基本上是影響我們腦中的每一部分的現象,
我們對那些沒有變化的事物不再做出反應。
當事物是恆定的,沒有改變時,我們的大腦就會停止反應。
而一旦你改變一些事物,即使只是稍微改變,我們就會再次開始反應。
在工作中,這種情況在大公司中很常見,例如,
他們會讓員工偶爾輪換不同的職位,是吧?
因為如果你一直待在同一個地方,
不斷做重複的事情,你在某種程度上會變得自滿,是吧?
但一旦你改變,你就會與一些或許有點不同的人交談。
也許項目也有些不同。
然後你就開始重新編碼。
這也會增強你的創造力。
“習慣化”這個詞相當長。
我相信大多數人對這個詞並不熟悉,可能從未聽過。
我在進行大量研究時才聽說過習慣化。
我在寫我的書時接觸到了很多你的研究。
但有一種非常有趣的方法來說明習慣化是什麼,就是用像這樣的圖像。
現在,告訴我這裡發生了什麼。
我們將把這個圖像放在屏幕上。
另外,對於那些在音頻上收聽的人,
這一集的描述中將會有這個圖像的鏈接。
但基本上,當你觀看這個圖像時,
在圖像的中心專注30秒,
特別是在電腦屏幕上看時,
如果你專注於圖像中間的黑點30秒,所有顏色都會消失。
這是一位來自奧地利的醫生於1804年所發現的。
他發現,如果你觀看,你必須不移動眼睛。
所以專注於黑色十字並且不要移動你的眼睛。
顏色會逐漸褪去,變成灰色。
如果你真的很擅長這個——我做過幾次,能夠做到——
實際上,灰色會消失,整個畫面會變成白色。
這是為什麼呢?
因為如果你的眼睛不移動,對你的神經元的輸入是恆定的。
所以神經元得到的輸入都是一樣的,於是它們停止反應。
它們在想,哦,這裡沒有新東西。
你知道,讓我們把資源保存下來,以便應對未來可能出現的其他事情。
所以你完全不再注意顏色。
這就是一個情況。
現在,一旦你移動眼睛,顏色就會回來。
或者如果背景中的任何東西移動。
是的,對,沒錯。
所以,如果你在移動你的眼睛,
那麼不同神經元的輸入就會改變。
然後你會再次有意識地察覺到顏色。
我認為這在我們的生活中也是一樣的。
如果一切都是恆定的,我們就不會察覺到好的事物,
也不會察覺到壞的事物。
但是如果我們比喻性地“移動眼睛”足夠,我們就會再次開始注意和感覺。
所有動物都會經歷這種習慣化的現象嗎?
是的,這是非常根本的。
你在每一種生物中都能看到這一點。
對我來說,這就是這一點如此有趣的所在,是吧?
因為似乎影響到我們生活的每一個方面的事物,
從人際關係到心理健康,再到我們的創新能力,你都可以追溯到。
而且你可以看到它在每一種生物中都存在。
這就是習慣化。
神經元對不變的事物的反應愈來愈少,對吧?
對於聲音這樣的事物也是如此。
如果你一遍又一遍地聽到同樣的聲音,
你將不再察覺到它。
你也不再對它做出反應。
所以這就是感知的習慣化。
但習慣化同樣適用於我們生活中真正關心的基本事物。
這就是為什麼人們可以在生活中擁有非常美好的事物。
我相信你也有,是吧?
也許是一段美好的關係,一份好工作或一個舒適的家。
但有趣的是,過了一段時間,
這些事情不再帶給我們應有的日常快樂。
因為我們有些習慣於它了。
有點像週一的驚喜到了週五就變得無聊。
有趣的是,這同樣適用於周圍那些不太好的事情。
所以周圍可能有一些壞事,比如性別歧視、種族主義、
人際關係中的裂痕或工作中的低效率。
但如果它們總是在那裡,過了一段時間,我們就不會注意到它們。
如果我們不注意它們,我們也不會嘗試去改變它們。
這是從哪裡來的?
這個想法是,一旦我們接觸到某樣東西,
我們就會將其淡化,無法再看到它,
因為如果某樣東西在我們眼前存在一段時間,
而我們還活著,沒有發生什麼壞事,對吧?
那麼大腦就真的不需要再對它做出反應了。
因為大腦試圖節省資源。
對,對。
我們需要這些資源來準備迎接即將到來的新事物,對吧?
這些新事物可能是威脅。
也可能是非常好的事情,比如,食物或其他值得抓住的東西。
這基本上就是為什麼我們停止反應的原因。
當然,如果有什麼事情在傷害你,你會繼續對此做出反應,對吧?這就是為什麼習慣於疼痛有點困難。這就是對疼痛的一個反應,是的。你日常習慣化的例子中,有哪些是你最喜歡的?日常習慣化,是的,像是一些事情,對吧?我在開始錄音前告訴過你我的例子,如果我去健身房然後回家,我就再也聞不到自己了。因為當我在鍛煉時,我可以在運動的幾分鐘內聞到自己,因為我開始流汗。但當我自己待了大約10分鐘,我想我的大腦就不再從我的腋下發出信號通過我的嗅覺受體傳遞到大腦了。對,所以嗅覺是一個非常好的例子,因為這發生得真的很快,對吧?所以如果你在自己身上噴香水,它的味道真的很濃烈,但隔一天再噴同樣的香水,你就不會那麼明顯地聞到,甚至一星期後也不會那麼明顯。所以這些非常容易在我們周圍看到。但對我來說,更有趣的是習慣於一些我們非常享受的事情,然後我們享受得越來越少的情況。還有一些非常糟糕的事情,但我們卻不再注意。比如說,有一個很棒的研究,參與者被要求想起一首他們喜歡的歌曲。告訴我你喜歡的歌曲或甚至是一位你喜歡的藝術家。哦,天啊,我現在正在聽的一首是《House Gospel Choir Angels Watching Over Me》。好吧,你希望從頭到尾無干擾地聽這首歌,還是希望聽帶有間歇的版本?帶間歇的?是的。我不想帶間歇的。好吧,你想完整地聽它。對,你覺得這樣你會更喜歡聽它,是吧?是的。好吧,99%的人都說的和你一樣,對吧?如果我不間斷地聽,我會更享受這首歌。但反直覺的是,當進行這項研究時,發現人們實際上如果在歌曲中有間歇的話,他們更享受這首歌。你所說的間歇是指他們只是放了一些空隙?沒錯,空隙,事實上更有趣的是,對於不同的參與者,他們在空隙期間做了不同的事情。可能是安靜,可能是恼人的噪音,而不管他們在空隙中做了什麼。當歌曲中有空隙時,人們享受得更多,這真的很反直覺,對吧?而且他們願意為了在音樂會上聽這首歌支付兩倍的價格。那是為什麼呢?所以如果你聽到一首你非常喜歡的歌,它真的很愉快,但事實證明,在這首歌的兩分鐘、三分鐘、四分鐘裡,愉悅感會逐漸下降。你會有點習慣,對吧?如果你有一個間歇,愉悅感會很高,然後開始下降,然後又有一個間歇,所以你又上升了,對吧?是的。所以你會稍微習慣,但接著又上升。這樣總的來說,你會更享受音樂,而且他們也對按摩做了同樣的事情。那麼你更喜歡什麼?一個小時的按摩,還是20分鐘按摩後的20分鐘休息,再20分鐘按摩?我當然選擇一個小時的按摩,這有什麼好呢?對,大家都說我更喜歡一個小時的按摩,但再次強調,當他們做這個研究時,詢問人們「你享受多少?」時,有間歇的組別最終享受得更多。也就是說,你的意思是我們需要在這個播客裡放更多的廣告。這正是我所想的。這正是我所想的。人們喜歡這些廣告。因為你從理智上會認為,「哦,這些廣告真煩人」,但我想發生的事情是,沒有人實際上做過這項實驗,但他們應該這樣做。我認為其實人們可能會因為這些廣告而更享受你的播客,即使他們就這樣聽過去。這是一點空隙。確實有可能,而這正是我的想法。現在所有的評論都像是,「我們真他媽的不想再聽下去了。」這真有趣。我的一個最愛的例子其實是度假,假期。我曾經和一家在英國的大型旅遊公司合作,他們想知道什麼使人們最享受假期,什麼時候他們最享受假期,為什麼?所以我們做了調查,並且去了這些度假村採訪人們,我們發現了兩個有趣的事情。第一個是享受的高峰是在度假的43小時後,這為什麼呢?我們認為原因是你首先到達度假村,然後需要把所有的行李放好,然後你開始真正享受這一切,然後隨著時間的推移,快樂感會逐漸下降。你依然在享受假期,但高峰是在43小時內。然後我們看到的第二條相關數據是,當我們問人們你假期中最喜歡的部分是什麼時,人們使用「第一」這個詞比其他任何詞更多。因此他們會說第一次看到海洋,第一次下水,第一次喝雞尾酒。他們享受第二次進入游泳池的時候,第一次進入的時候,但他們最享受的還是第一次,因為第一次有點新奇,對吧?然後你會習慣第二次的時候會比第一次來得稍微少一些。你仍然在享受它,但沒有第一次那麼多。所以這是否意味著關於假期?我想你在書中爭論過這一點,對,你確實是,關於與其進行四週的假期,不如選擇周末小假期,因為如果是42小時左右,這是最佳的享受。對。所以你在嘗試思考,如何能最大化我的享受,對吧?當談到度假時,也許一個好主意是與其選擇兩週的假期,不如在一年中安排幾個長周末的假期。
當然,如果你要飛往某個遙遠的地方,那麼你可能無法做到這一點,因為這涉及到成本等等。但是,你可以考慮一下,與其去那個遠方的假期待兩週,不如考慮去一些更靠近家的地方,或者多去幾次,這樣你就能有更多的第一次體驗。你還會有更多的餘韻感。這指的是你從假期回來的時候,依然感到幸福,因為你剛剛度過了假期。而且你還會獲得更多對假期的期待感,這對你的幸福感是非常有益的,特別是在你實際到達度假村之前的那段期待時間。不過,這也引出了另一個問題,關於我們習慣於的另一件事,這是很多人不想承認的,那就是我們的伴侶和性生活。我在這個播客中多次談到這兩者,與那些我們習以為常後,無法再從中獲得相同程度的快樂、幸福、感激、感恩等相關。這是否適用於人際關係和性?是的,我認為是的。而且我認為解決方案非常相似,就是休息。我不是指關係上的休息。我的意思是為自己留一個晚上的時間,可能獨自出去一個週末。當你回來時,一切都會重新閃耀。有沒有數據支持這一點?因為這是一種感覺,是我們大家都直覺上知道的。我的伴侶和我都知道,當我們分開一段時間時,這對我們的關係是有好處的。每段關係都明白這一點。這對我們的性生活是有益的。我們對彼此的欣賞也是如此。但是有沒有數據支持這一點?有。我告訴你那些數據,這些數據是如此明顯,你會想,為何會有人做這樣的研究呢?但有一項研究顯示,當人們與伴侶分開時,他們對伴侶的性慾是上升的。我們的伴侶離開會讓我們更想念他們,這是什麼原因呢?這與習慣化有關,但也與你的注意力所在有關。當某樣東西總在你面前時,你會自然而然地不再注重它,因為它總是在那裡。所以你的大腦就會說,好吧,我還需要什麼?但如果他們不在那裡,你的注意力就可以回到他們身上。這也涉及到快樂的基本運作方式。有一個出色的經濟學家Tiber Skitowsky曾經說過:快樂源於對欲望的不完全和間歇滿足。對,這就是說你總是想要更多一些的感覺。間歇,即是有休息時間。你總是會對快樂感到不完整,因為你總是希望再多一些。我認為這句話幾乎可以應用於所有事物,對吧?甚至是食物。還有另一個有趣的實驗,他們把兩組人分開,一組每天都有美味的起司通心粉,持續幾個星期,而他們在第一天和第二天都喜歡這道菜。但過了一段時間後,他們對起司通心粉的興趣消失了,他們真的不想要了。而另一組每週只有一次享受起司通心粉,他們更加珍惜這道美食。對食物來說是這樣,對音樂、對我們的關係、對假期也是如此。那個什麼餐廳?那種廚師會端出,我不知道,有13道菜的餐廳?哦,那太多了。這樣不好。那好吧,我對選擇的看法是,首先,你不想讓人完全沒有選擇。所以如果有一家餐廳讓你完全沒有選擇,我認為這不是好主意。例如,如果你想有一個廚師決定你要吃什麼的餐廳,還是要給予選擇。所以你可以在菜單上標示廚師推薦,但我仍然坐在那裡決定,這仍然是我的選擇。這有什麼關係?因為眾所周知,首先,擁有選擇對於人們的控制感和享受感是非常重要的。一旦他們選擇了某樣東西,他們會比別人為他們選擇時更喜歡這個選擇。人類,事實上其他動物也一樣,有一件事是他們非常不喜歡的,那就是沒有能動性,沒有選擇權。這會引起焦慮。因此,我們確實想確保人們有選擇的權利。同時,你也不想有太多的選擇,因為那樣會讓人感到不知所措。有著名的實驗,人們被要求在60種不同的果醬中做選擇,有些人感到如此壓倒,以至於他們空手離開商店。因此,你不想有太多選擇,因為那會讓人感到不知所措,這也需要過多的認知資源。任何需要超過某個門檻的認知資源的行為都可能讓人感覺到厭煩,因此需要選擇的時候要選擇太多事情不是件好事。另一方面,根本無法選擇任何東西也不是好事。因此,你要找一個中間的選擇。回到這個有關人際關係的主題,根據你所知道的習慣化,給我什麼建議可以讓我的關係保持新鮮,並保持長期的?我需要注意什麼?我可以做什麼?好吧,針對習慣化的相關事宜,我會說兩件主要事情。一是休息,偶爾保持一些距離;第二是一起做一些新的事情。
對了,因為如果你總是重複做同一件事的話,這是伴侶之間有時候會發生的事情,對吧?有幾樣事情是他們喜歡做的。因為這很困難,因為每個人對自己喜好的事物有自己的偏好,然後你找到交集。而那種交集不一定很大。然後你就一直重複做同樣的事情。所以我覺得作為一對伴侶,探索是好的。我並不一定是說在性方面,而是所有的事情,比如說你要看什麼類型的電影,以及你知道有什麼活動。而這也可以擴展你們之間的共同經驗,對吧?
關於性,我確實認為如果不不斷嘗試新事物,性會變得無聊。誠實地說,如果你打算與某人共度五十年,尋找新的嘗試確實是工作。我想生活本身就是工作,因此這是值得去做的工作。你知道,我的關係快五年了,之間有過一點間隙。而這是我們之間常常談論的話題,就是如何保持事情的新鮮感、有趣和刺激。因為像所有的伴侶或所有的人一樣,你會陷入,正如你所說的,舒適習慣。我們會去這家餐廳,因為我們知道那裡,而且他們也認識我們。你知道,你會去這個地方,因為你知道那裡,有你最喜歡的餐廳或其他什麼。你在電視上看這個東西。你跟隨這個,好的,從星期一到星期一到星期日的循環。星期一我們這樣做,然後星期六和星期日我們這樣做。你知道,單調的生活似乎會消磨生活的樂趣,對吧?
是的,我覺得你想要一點平衡。所以有些這種例行公事和你熟悉的東西,也有一些美好的地方,對吧?所以我並不是說每個週末都做完全新的事情,對吧?但只是讓你有一些日常的例行公事,然後,你知道,你可以加入一些新鮮的活動或者新事物。這是一種在探索新事物和利用你喜愛的事物之間的平衡。
你覺得這之中有……因為我在思考你講的男和女的問題,男人和女人在習慣化能力上是否有差別。在我的經驗中,也許這只是因為我在這種情況下一直是男性。我想,我不太可能在想出我們去哪裡的新的點子方面尋求自發性。然而,我的女朋友她非常主動,她會說,讓我們去這個花市,然後去這個地方,然後再去那裡。她非常喜歡探索。所以我只是想知道你是否曾見過有關於男士和女士習慣化能力的任何研究上的變異?
沒有,我沒有。所以我並不認為有這樣的差別,我也不認為這是一個情況就是男人更具探索性或更愛探索,但這不是基於數據,而只是我的觀察。我經常聽到人們說,我喜歡探索,但我的伴侶喜歡做同樣的事情,或者我喜歡一直做同樣的事情,但我的伴侶喜歡探索。我一次又一次地聽到這樣的話,在我自己的關係中也是真的。我的共同作者卡斯·愛因斯坦,他和我一起寫了這本書,他也說了完全相同的話,對吧?對他來說,他喜歡利用,而他的妻子喜歡探索。對我來說,我喜歡探索,我的丈夫喜歡利用,我也一次又一次地聽到這話。這讓我覺得這並不是巧合。也許是因為喜歡探索的人最終會和喜歡利用的人在一起,因為要在生活中做到最好,我們需要同時做兩者。
所以也許這是對個人的一種平衡,因為如果你自己呆著,一直在探索,你可能無法達到生活的最佳平衡。如果你一直在利用,那麼你不太可能找到那些新事物,對吧?那些實際上對你有益的東西。你會學到東西,獲得快樂等等。所以這也許不是巧合。我認為在許多這些特徵中,幾乎所有你能想到的心理特徵都是個體差異。你可以從一個極端走到另一個極端,對吧?如果我們談論樂觀,從悲觀,一直到探索,再到利用。正常來說,這是一種差不多呈鐘形曲線的情況。我認為這不是巧合,對吧?因為如果你想像一個社會、一個群體、一個團隊共同合作,你確實需要這些不同的變化,以便人們能彼此以不同的方向推動,使得作為一個團隊,我們能獲得最好得結果。
我們剛才討論了學習以及變化和新穎性的重要性。我是一個剛剛又重新陷入閱讀和寫作習慣的人。這為我的生活帶回了大量失去的快樂。我差點失去了這一點。因為在我的職業生活中變得如此忙碌,我失去了學習新事物的快樂。因為我也做這個播客,似乎我從與我交流的人那裡學到了很多東西。但最近,我又重新回到了閱讀書籍中,這為我的生活帶來了一種新的興奮。而你的書提供了很多證據,說明為什麼會這樣。
是的,我認為可能近年來,人們的閱讀量減少了,對吧?我們有點忘記了閱讀的樂趣,無論是小說還是非小說。我認為閱讀一本書和看一個視頻之間的區別在於,閱讀一本書時,你進行了一個額外的心理活動,就是你在想像,在可視化,對吧?而且這一切都是按照你自己的速度進行的。所以你讀到某些東西,也許會觸發你腦中的某種聯想,對吧?因此你可能會停下來一會兒,然後再繼續。所以有很多事情正在發生。
我覺得正因如此,當你閱讀一本書時,你能夠更能將之與自己和自己的生活聯繫起來,對吧?相比於觀看那類電影,那也很棒。但那是有所不同的,對嗎?這更多的是關於你和你的內心經歷以及記憶更加鮮活的表現。然後它也與你已經知道的事聯繫在一起。
中年危機,這是一個真正的現象嗎?是的,絕對如此。眾所周知,壓力在中年時期達到高峰,而快樂指數在這個時期則會下降。自殺,例如,在中年時期特別是男性中達到高峰。這無疑是我們應該思考和關注的事情。至於為什麼會發生這些,我們仍然無法確定。但在中年期間發生的一件事是,你面對很多壓力源。我們談論的是四十歲和五十歲。因此,你可能需要照顧小孩子,也許還有年邁的父母讓你擔心。職業生活在中年面臨許多壓力。因此,這確實是我們看到中年危機的時期。但是我們認為的一件事是,也許這也是一個你進展不太明顯的時期,對吧?在你二十多歲的時候,你學到很多東西。你獲得了技能。你也許達到了一個不錯的職位。然後就有點停滯不前,對吧?對於很多人來說,中年可能會有這種停滯。他們也許有一份不錯的工作,但他們感到有些困惑。他們並沒有真正地向前邁進。他們學習的機會變少了,也不再有太多的變化,生活變得有些例行公事。這可能是中年快樂指數相對較低的一個原因。又或者,有時候也很難看出未來會是怎樣的,對吧?在你努力向上爬的時候,你想著,這是我的目標。但是一旦你達到了這個目標,某種程度上會有些令人失望,即使你做得很好,對吧?因為正如我們之前所談到的,對我們的幸福感非常重要的一件事就是我們相信自己有所獲得,有所期待。
那麼,為什麼在中年之後,快樂會再次上升呢?我們並不知道。但這裡有一種推測,也許在某一時刻,你退休了,然後生活又會改變,對吧?在一種奇妙的方式下,實際上會有更多的變化和學習。你需要學會如何再次生活,適應這種不必每天去工作的新環境。你可能會做出各種決定,關於如何安排你的時間,這會要求你再次學習。
當你大約四十或五十歲時,你可能已經在一段關係中而且有一段時間了。沒有那種追求。你的工作、職業、身份、地理位置、住處和交友圈在那個時候都已經穩定下來。你的假設是,缺乏向前的動力和過多的例行性意味著你在生活中失去了一些東西。
是的,事情變得不再新鮮,對吧?新鮮的感覺變得一樣、一樣、一樣。想像一下你人生中最美好的一天。你早上醒來,吃了一頓你能想到的最好吃的早餐,對吧?然後你與最愛的人互動,做你最想要的最好的活動。還看了你最喜歡的電影。整天都是你最喜歡的事情,真的很棒。接著你第二天醒來,然後做相同的事情,再接著是第三天,然後再重複一次,對吧?經過一個週末,幾週後,你人生中最好的一天已經無法再帶來那麼多的快樂了,對吧?而且再也沒有新的學習機會了。因此,即使你過著最美好的生活,如果一切都再三重複,最終我會說,這甚至會有點令人沮喪。所以這本質上並不是我們的最佳生活。
對。那麼,我們的最佳生活是什麼呢?所以我認為,當人們思考什麼是我的最佳生活時,他們想的是,哦,我想要一棟很棒的房子,對吧?我想要一個很棒的伴侶。我想要金錢,然後你可以得到這些所有的東西。但如果它們保持不變,那就不會是你的最佳生活。而且你可以去設計一下。即使這是在中年,所有一切都已確定,你可能住在一棟房子裡,但例如,你可以去上課,學習一些新的東西,對吧?學習一個不同領域的知識。你可以去學習一項新運動,對吧?有很多事情你可以選擇去做。去拜訪你還沒去過的地方。試著與一些與你平常接觸的群體不同的人建立聯繫。這會有點難,因為這需要付出努力。最簡單的事情就是繼續保持現狀。一樣、一樣、一樣、一樣。
我們假設幸福是來自於我們的。我幾乎不知道該怎麼說,就像是來自於我們潛意識的駕駛。如果我們按社會的要求做事,你工作、找伴侶、創建家園,我們就假設這會帶來幸福。但你所說的是研究顯示我們實際上需要不斷地拆解或打破自己的經歷,以尋找幸福或成為快樂的人。我想我們無法尋找幸福,而是要去快樂。
是的,我們進行了一大堆調查,找出與人們幸福感最相關的因素。結果發現,第一是意義,對吧?那些能夠說我生活中有意義的人,這是第一位。第二是控制感。感到自己對生活有掌控的人。至於收入的排名我不太記得,但也不特別高,或者我認為社交方面的因素也非常高,對吧?所以這些事情都與心理因素相關,而不一定是物質因素,這些才真正促進了人們的幸福感和生活滿意度。這些因素彼此之間是有聯繫的。
研究顯示,結婚後,人們的快樂感會有所提升,平均來說更幸福。沒錯,在蜜月期結束大約兩年後,幸福感的水平往往會回到婚前的狀態。這就是所謂的快樂跑步機(hedonic treadmill)。快樂跑步機的意思是,我們有一個基礎的快樂水平,這一點在很大程度上是由基因決定的,可能也與早期童年經驗有關。我們可以在這個基準上波動,如果某些事情發生得很好,比如擁有美好的關係、婚姻,或者升遷,我們的快樂感可以提高;但如果發生糟糕的事情,甚至是失去親人,我們的快樂感也可能會下降。然而,事實上,在大多數情況下,我們會再次爬回到基準水平。因此,這些快樂感會有所起伏,但我們會逐漸適應,對吧?這不禁讓人聯想到我們試圖追求的種種事物。我們常常想,“哦,一旦我獲得這個升遷,我就會非常快樂。”然後你得到了升遷,感覺很好。但過了一段時間後,你會再次回到你的基準水平。
從某種角度來看,這其實並不是壞事,因為試想一下,當你獲得你的第一份入門級工作時,人們對這份工作的幸福感會非常高。太好了。但是如果我一直對我的第一份工作感到非常快樂,那麼我就不會有向前推進的動力,對吧?這就是習慣化的存在原因,因為它促使我們作為個人和社會向前發展。
另一方面,習慣化也會減少我們的快樂。有時,它會讓我們無法察覺周圍的一些壞事,因為我們也習慣於這些。習慣化之所以重要的另一個原因是對於你的心理健康的影響,這與我們剛剛談到的有關,當壞事發生時,我們會慢慢適應,並回到基準水平。我們能夠恢復,對吧?這幾乎是我們的超能力,我們能夠在大多數人中迅速反彈。有趣的是,抑鬱症患者的適應速度明顯較慢。
佛羅里達大學的亞倫·海勒教授進行的一項優秀研究展示了這一點。他讓學生在獲得考試結果後回答自己感覺如何,然後在整個一天中的每45分鐘詢問他們的感覺。他發現,當人們得到不好的成績時,他們會感到沮喪,對吧?他們不快樂。這對於那些一生中從未有過抑鬱發作的人和曾經有過抑鬱經歷的人都是如此。因此,起初每個人都感覺不好。那些沒有抑鬱史的人,從這個壞成績中慢慢開始感覺好一些。那些有抑鬱經歷的人也開始感覺好一些,但進步的速度要慢得多。換句話說,抑鬱症與對生活中負面事件的適應速度較慢、恢復期較長有關。
我們認為這其中的一個原因是,抑鬱症與在心中一再重覆這些糟糕事件有關,無法放下,對吧?就像不斷地咀嚼那些事情。而這正是阻礙你恢復並從這些痛苦事件中反彈的原因。如果習慣化導致我們失去對當前情況的快樂,那麼就如你在第二章中提到的關於多樣性的內容,你提到高達40%的員工在新工作六個月內辭職,你會認為他們的新工作會因為它的不同而帶來快樂,但事實上高達40%的員工在六個月內辭職。
新的事物能帶來快樂,因為它們是不同的。然而,同時,這也回到了我給你舉的假期例子,人們在剛到度假村時並不總是最快樂的。這需要一段時間,對吧?他們需要43小時才能達到最高的快樂感。為什麼呢?因為他們仍然需要時間來適應,對吧?他們需要 unpack,他們需要習慣這個新的日常,舉例如說新工作也是如此。
所以,從某種意義上說,獲得一份新工作會讓你學到新知識,這是件好事,最終會給你帶來快樂。但在你第一天或前幾天時,周圍有很多需要適應的東西,對吧?你需要弄清楚誰是誰,誰在上面,誰在下面,食堂在哪裡,我該吃什麼。你需要弄清楚的事情有很多很多,這可能會讓人感到壓力,甚至壓倒。
而且你經常會想要逃回你以前的生活,逃回你之前的工作,並做一次U型轉彎。問題在於,人們通常無法預見這些情況。他們無法事先預見,對吧?他們認為,“我在新工作的第一天或第二天,甚至第一周都不快樂,這意味著這不是一份好工作。”或許這對你來說確實不是一份好工作,或者你只是需要給自己一些時間來適應。
所以我的建議是,無論你嘗試的新事物是什麼,這也可以是在新關係中。給它一些時間,因為你需要習慣一些也許不是很好的事情。你也將開始習慣一些好的事情,但你必須適應那些不好的事情。然後過了一段時間後,你將不再能夠看到它們,對吧?因此它不會對你影響那麼大。所以給它一些時間。
現在,如果你給了它時間,還是感到不快樂,那當然可以做出改變。在這裡對經理、員工、CEO、創始人有一個明確的信息,就是如何保持他們的團隊有動力和參與感。而我要傳遞的信息是,創造工作中的多樣性是非常重要的。
因為我總是想到我所參與的業務,如果有人在做同樣的事情已經有大約12個月,我們在接下來的三個月內就必須要進行一次對話,因為他們通常會來找我,說有些事情不對勁。而這通常是因為人們需要在工作中有點變化。我想,這樣可以再次給予工作一點意義。我一直假設,人們需要五樣東西才能真正喜歡他們的工作。第一個是朝著目標的前進感。這是進步,我想。感覺像是在向前邁進。第二個是挑戰。他們需要有足夠的挑戰。不能挑戰過多,因為那會出現很多問題;挑戰不足也會有很多問題。失去動力。有點像遊戲心理學。第三個是控制和自主性。感覺自己對生活和工作的控制。第四個是工作中的意義。主觀的意義。例如,杰克做這個播客的原因與團隊中的其他人將會完全不同。最後一個是在一個支持性的團體裡工作。有很多研究表明這一點。你希望在學習一些東西的情況下工作,因為如果你什麼都學不到,人們就不會投入,對吧?但如果難度大到無法學習,人們也會不快樂。因此,我們必須處於中間的位置,對吧?那是一個理想的狀態。再次強調,這對每個人來說都是不同的。它不應該太簡單,也不應該太困難。這樣你就有東西可以學習,但你仍然在進步。這是非常重要的。有一項偉大的研究顯示,如果你把人放在一個房間裡,除了讓自己電擊自己之外沒有其他事情可以做,他們會自我電擊。就像小電擊,我不是說嚴重的那種。這篇論文幾年前發表在科學期刊上。這意味著無聊對人來說是如此厭惡,以至於他們寧願選擇身體痛苦,也不願意什麼都不做。所以這是一方面。當然,另一方面是,在你上課或聽講座時,如果你完全不知道在說什麼,那就太多了,對吧?因為你還沒有達到那個程度。也許你會採取措施,最終你會達到。但你一開始就說,對員工來說,你需要改變,對吧?給他們不同的項目等等。有趣的是,不僅他們會更享受,還更有可能找到創意的解決方案。首先,研究發現,習慣化較慢的人更具創造力。因此,測量習慣化速度有不同的方法。他們在這項研究中使用了一種聲音,讓同樣的聲音不斷重複,他們測量皮膚電導率,這顯示出……所以這是你多麼興奮的指標。當你興奮時,你會出汗。好的。這是透過皮膚電導來測量的,對吧?所以當有聲音出現時,就會有反應。如果一個聲音不斷重複,大多數人會習慣,沒有反應,皮膚電導會變得持平。但是對於某些人而言,他們會持續有反應,對吧?因為他們沒有習慣。研究發現,那些持續響應的人,正是那些在生活中展現出創造力的人。他們有以自己名字註冊的專利。他們在藝術畫廊中舉辦過展覽。他們寫過書。他們獲得創新工作獎項。問題是,為什麼會這樣?我認為原因在於,由於習慣化,我們過濾掉了很多信息,對吧?這是有道理的。信息不重要。但如果你不習慣,你會在頭腦中持有很多種信息在不斷煮沸,物體、聲音、一點點零碎的知識,單獨來看並不重要。但它們會一直停留在你的腦海中,持續煮沸。偶爾,它們會創造出一些新的東西。這就是創新出現的地方。事實上,如果你思考人們想出的最具創造性的解決方案,通常是他們將一個領域中的某些東西,無論是非常無聊、毫無重要性、平凡的東西,然後那一點平凡的知識解決了另一個完全不同領域的問題。或者有這部分知識是無聊的。而在另一個領域中,這也似乎非常平凡。但是你把它們結合在一起,突然間你創造出了一些非常有趣和富有創造性的東西,對吧?我的意思是,經常你會看到,比如,人們將生物學上知道的東西,這在獨自看似並不重要。但是然後他們拿著它,用來解決其他領域中的問題。例如,技術,那就是最具創造性的解決方案。那么,我們如何促進這個?我們如何促進去習慣化,以增強創造力呢?答案是改變,改變你的環境。這可以是一些簡單的事情或研究顯示,只要你改變環境,舉例來說,你在辦公室工作幾個小時,然後去咖啡店工作幾個小時,對吧?這種改變其實也可以增強創造力。你坐著工作,然後你出門走走或外出跑步。研究顯示,在頭六分鐘內,你將會更具創造力,反之亦然。因此,如果你在外面走路,外面跑步,然後回來坐在辦公室中,在接下來的六分鐘內,你將會更加創造。現在,六分鐘可能聽起來不是很多時間,但有時這對你來說正好足夠,讓你獲得突然明白的時刻。
我可以記得那些令我想出一個點子的時刻,這些點子會在很長一段時間內改變我的研究方向。那些點子真的很重要。因此,如果我想起這些例子,比如有一個例子是我在辦公室裡試圖解決一個問題,但我找不到解決方案。於是我決定去健身房。當我走向健身房的時候,正是在那個過程中,解決方案出現了。我記得我打電話給我的學生,分享了這個想法,這會改變我們未來幾年的研究方向。所以我所做的只是改變了我的體育活動,改變了我的身體環境。而這正是這些研究所顯示的。還有一個例子是,我再次在我的辦公室,我休息的時候在閱讀《紐約時報》的科學版。這雖然不是非常不同,但仍然是不同的。然後我讀到了一些關於猴子的文章,並且我研究人類。那再次讓我靈感迸發,因為我在休息的時候做了一些稍微不同的事情。我覺得每一個這樣的例子都是如此。從來不是我試圖想出一些新點子,或是試圖找到解決方案。總是一些別的事情,然後才會有一些不尋常的點子出現,這些點子通常不是我一天中90%時間內會見到的。因此,正是在這些時刻,這種新點子才會產生。
你知道關於大腦的事,經過這麼長時間的研究,你所學到的人性的根本驚訝是什麼?你認為大多數人根本不理解或不同意的呢?那些我們不想相信但不幸卻是真的事情。不幸的是,這些事情在你的研究中,我看到過,你提到,人類如果問他們,他們不會聲稱自己是那樣的,但顯然根據研究,他們確實是這樣的。對,確實如此,我們並不意識到我們所犯的這些系統性錯誤和偏見。例如,我们的信仰系統可能就是我們為何相信某件事的好例子。我認為,如果你問人們,為什麼你相信某件事,他們可能會給你某種理性的解釋。我相信這件事,是因為這裡有所有證據,等等。但事實上,通常我們相信某事的原因,是因為我們在一個這種信念流行的環境中長大,或者周圍的人相信它,或者我們一次又一次地聽到它。這是一個有趣的現象,這是一種巨大的影響力,但人們並不意識到。只要你重複聽到某件事,即使是兩次,你相信它的可能性會大大增加,與你只聽過一次的事情相比。這被稱為虛幻真理效應。研究顯示了這一點。你告訴人們一件事情兩次,他們不會記得他們已經聽過兩次。他們會比只聽過一次的事情更有可能相信它。這是因為大腦對之前聽過的信息處理得較少。好的,假設我告訴你,蝦的心臟在它的頭部。當你聽到的時候,這聽上去真的很驚訝,你的大腦需要很多資源來處理這個信息。你可能會想起你上次吃蝦的時候,或者只是想象蝦的心臟在它的頭部。但當我第二次告訴你蝦的心臟在它的頭部時,你的大腦就不會像第一次那樣處理這個信息。第三次時,它根本不會處理。現在,當你的大腦在處理事物時所需的努力減少,這就會產生一種熟悉感。因此,我們更有可能相信某件事情。當一件事情需要的努力和能量較少時,我們更容易相信它。因此,任何你一次又一次聽到的東西,隨著你聽得越多,處理所需的能量就越少。如果處理所需的能量越少,我們的大腦就會得出這很有可能是真的結論。這是有充分理由的,因為通常當你一遍又一遍地聽到某件事時,大多數情況下,這是事實。所以如果你從你姑姑那裡聽到某件事情,然後從你的朋友那裡聽到,接著從你的醫生那裡聽到,為什麼所有這些人都告訴你這些事情呢?因為平均而言,它是真實的,但有時候它不會是真的。這將是錯誤的信念。甚至像是處理大字體時需要的能量較少,14號字體,加粗。而處理它需要的能量少於小字體。是的,我們在所有的市場研究公司中看到了這一點,即如果我們只是讓字體稍微大一點,我們會得到更多的點擊。因此,結果是,不僅人們更加專注,他們還會更容易相信它。因此,有研究顯示,當你給人們展示兩句話時,一句是大字體、加粗的,另一句是小字體。你問他們,這真實的可能性有多大?那句話的真實可能性有多大?那些用大字體和加粗字體寫的句子,人們更有可能相信它們是真的,因為大腦需要較少的能量來處理它,這使我們得出結論,它很可能是真的。而這在例如用紅色時也是真的,任何讓我們更容易處理的東西。如果我們聽到的東西更清晰,我們更有可能相信它是真的,而不是如果你放了一點噪音。人們在難以處理的時候往往不太可能相信某事。那意味著,如果你想讓人們相信你在說的話,採納你的建議,你就要使他們更容易處理這些信息。因此,你可以在視覺上這樣做,大字體、顏色等等。但你可以做的另一件事是將其與他們已經相信的事物聯系起來,我們稱之為先驗信念。
所以,如果我想要說服你某件事情,對我來說,思考一下你已經相信什麼,然後試著將這些與你已經相信的東西聯繫起來,可能會是一個好主意,因為這樣需要的處理能力較少。或者,我可以告訴你某件事情兩次或三次。當然,這並不是說我會告訴你一些非常、非常瘋狂的事情,對吧?我不會三次告訴你地球是平的,你就會相信我,對吧?但我所談論的是這些有可能是真的事情,對吧?所以我告訴你幾次,然後最終你更可能相信它。你不知道這是因為你聽過幾次。
所以如果我說沙拉和糖對你有好處,而不僅僅是糖對你有好處,或許更多的人會更傾向於相信第一句話,因為我加入了一個你從先前知識中知道是事實的陳述,即捲心菜對你有好處。對,這是一個很好的例子。這是一個很好的例子,因為我們的大腦會覺得,對,沙拉對你有好處。然後當我們聽到糖的時候,我們會想,好的,這可能是真的。這也讓你更具信服力。再說,糖需要一點點,糖不僅僅是壞的。對,剛剛好一點。
所以你跟他們談到了如何去習慣我們的生活。我們為什麼以及在哪裡需要改變和引入新鮮事物?在哪些地方我們需要改變事情?我幾乎想要為自己的生活制定一個小檢查表。我感覺我理解了那部分,關於關係,就是要和我的伴侶休息一下,嘗試新的事物,你也這樣說過。所以去新的餐廳,去新的地方,週末做新鮮事。至於工作,辭掉我的工作,我想那就是你所說的。不是的,絕對不是。不,別辭掉你的工作。改變角色,增加新責任。但試著,即使是像……我意思是,你不必完全改變你正在做的事情,但你可以同時嘗試一些新事物。事實上,我肯定你已經這樣做了,因為你正在做不同的事情,對吧?而且這意味著你的一天中有多樣性,因為你做你的播客,但你也有你的公司,而你的公司是不同的,對吧?所以這是一個好例子,但並不是每個人都有那樣的情況,對吧?很多人只有一份工作。但如果你能學習一些新事物,對吧?以那種方式給你的一天引入多樣性,那真是太好了。這會使你進入學習模式,對吧?
我還從中得出,作為雇主,我們讓所有團隊成員都擁有個人發展計劃是非常重要的,這意味著確保他們在生活中有智力上的前進動力。他們總是在學習一些新東西,他們總是追求一些新的東西。並且我公司中的每位團隊成員應該在核心職責之外,正在學習某些事情。對。有時候看起來他們在橫向發展,對吧?所以有時候看起來並不是道路只是往前發展。但有時可能計劃是往一個橫向的小路發展。這意味著他們學習的東西不會是顯而易見的,對吧?對於他們的角色。
好的,是的,是的,是的。你看,傑克並不是會成為更好的編輯或製片人,或者其他什麼。他將學習音樂。幾乎任何不同的東西,你學習的東西都可能會反饋,對吧?是的,是的。我想這也關乎到你在早上上班路上騎的自行車路線或小事情,對吧?你做的小決定,你住的酒店,你選擇使用的航空公司。你在生活中學到這些東西後,有沒有其他方式去習慣化呢?是的,但我想提到一點,關於你所說的使用不同航空公司等等。一方面,是的,但另一方面,如果某件事情不是特別享受,但你仍然必須去做。例如,可能飛行,或許旅行,像你出差時,可能會很痛苦,對吧?所以在這些情況下,其實你會希望一次又一次地做同樣的事情。為什麼?因為你會習慣於消極,你明白了嗎?所以如果你想想你不喜歡做的事情,你實際上可能會想要以同樣的方式一遍遍地做,對吧?因為我的意思是,除非你覺得你上飛機的時候非常享受,但對於我來說,我只想麻利地結束這件事,對吧?所以其實使用同一家航空公司做同樣的事情更容易。
所以在生活的某些方面,實際上你會選擇做同樣的事情。而且實際上在生活的某些方面,你希望將這些不享受的事情集中在一起。你知道,我們談到好的事情可以分開處理嗎?壞的事情你希望一口氣吃掉。所以如果你想想那些你不喜歡做的事情,但你真的需要做的事情,比如,我不知道,我需要批改論文。我需要做家務。當你詢問人們時,比如你希望做這個你需要做,但你不喜歡的事情,是否希望一次就完成?還是你希望有中間的休息來喘口氣?人們喜歡在中間休息一下,對吧?如果不是,哦,我不知道,洗地板或其他他們在做的事情,比如報稅,他們想要休息。但事實上,如果他們一次就把這些事情做完,其實他們會少受一點痛苦,因為這樣他們就會習慣於消極。對,這有道理。對於正面的事情,你希望有多樣性等等。但對於那些你不會學到很多的事情,你只是需要把它們一次搞定,將它們一次搞定,甚至以你一直以來的方式去做。
社交媒體會讓我形成替代習慣嗎?
我透過觀看他人的生活和他們所經歷的事情,讓我對自己的生活期待上升,這使得我的生活感受變得不愉快。
所以當我去到珍妮在 Instagram 上去過的同一個地方時,那裡對我來說就沒有那麼愉快,因為我已經透過珍妮的 Instagram 故事在心理上經歷過了。
對,這與我們對生活的期待有很大關係,而這些期待如何影響我們。
所以我覺得顯然社交媒體使我們有了不切實際的期待。
對我們中的大多數人來說,我們經常對自己感到失望。
我們上網是因為,當然,很多人上網都是在分享生活中的好事情,對吧?
哦,我在度假,我得到了這個獎項。
然後你上網時卻發現,啊,所有人都在不斷分享各種美好的事情。
於是你對自己的生活感到失望。
你的期待變得不切實際。
這會改變我們所謂的適應水平。
基本上,我們會適應日常生活,而當事情比我們的日常生活更好時,我們會感到高興,當事情變差時,我們會感到沮喪。
但有時,我們的適應水平可能並不是基於我們的現實,而是基於我們預期會發生的事情,還有我們看到其他人正在做的事。
那麼,讓我們來談談對未來的期待。
有一項研究顯示,當囚犯即將被釋放時,他們仍然還在監獄裡。
但在他們心中,他們已經開始思考即將的釋放,這感覺太好了。
因此,他們的期待變得更高,這讓他們感到更加沮喪,對吧?
所以他們其實已經很接近釋放。
但實際上,他們感到非常糟糕,因為他們的日常生活遠遠不如他們所期待的日常生活。
這有點像社交媒體,不是嗎?
你坐在自己的房子裡,看著別人在某個陽光明媚的地方派對,享受他們的美好時光。
你感覺自己就像在監獄裡。
你的期待因為你在看別人享受生活而被提高了。
所以突然間,你的家就像是監獄。
是的,你的期待可以基於你對自己的期待,還有其他人正在做的事情。
現在,我並不是說高期待是壞事,對吧?
因為同時發生了兩件事情。
一件事情是當結果出乎意料地更好時,這與多巴胺神經元有關。
所以基本上,你大腦中的多巴胺神經元一直在激發。
當結果比預期的好時,它們的激發程度會更高,會爆發更多,對吧?
所以你期待得到這個數額的薪水,結果卻得到了更高的薪水,多巴胺就上升了。
你期待牛排的味道還不錯,但它的味道卻更好。
它們的激發程度增加。
而當事情比預期的差時,它們開始減弱,對吧?
所以當事情比預期的差時,它們會減弱。
這與你的情緒高度相關。
當多巴胺大量釋放時,你感覺良好。
當多巴胺減少時,你的情緒會變差。
但這種靜默是重要的,因為靜默告訴你事情沒有如你所期待的那麼好。
它會向你的大腦發出信號,我需要學習一些東西。
我需要改變這一點,對吧?
有兩件事你可以改變。
你可以改變你的期待。
你可以降低期待。
或者你可以改變現實,對吧?
而與結果不如你預期的期望相關的這種負面情緒,實際上可以導致進步。
所以這是一種微妙的平衡,對吧?
經常我意味著,有一個非常反直覺的發現,就是當人們生活中缺少某些東西時。
例如,在醫療系統較差的國家,醫療系統對人們日常的快樂影響並不像在醫療系統較好的國家那樣大。
所以當醫療系統良好時,你就會期待它會很好。
因此,任何變化都會影響到你的滿意度。
但如果你生活在一個像是,我知道醫療系統很糟糕的國家,這不會影響我的感受,對吧?
你沒有預期,因此這不會影響你的快樂。
我記得你有過一次 TED 講座,對吧?
它介紹了如何激勵自己改變行為,獲得了 1500 萬的觀看次數。
好吧,是的。
我可以從那次 TED 講座中學到什麼,來實現我的新年新目標呢?
好的,我在那裡談到了一些原則。
其中一個是很多時候我們的目標是在未來。
所以我想去健身房,因為最終我想減肥。
我不會在那一秒鐘就減肥,對吧?
我不可能在那一天就穿上我的牛仔褲。
最終我知道如果我去健身房,我會變得更健康,對吧?
所以這很多時候是有關於未來的,或者你說,我想獲得晉升。
所以我今天會努力工作,以便未來獲得晉升。
問題是,激勵自己去做某件事情,並為一個很久以後才會來的獎勵感到困難。
所以你需要做的是找出,我現在能獲得什麼?
我想去健身房,因為我將來想要變得更健康和更瘦,或者其他什麼的。
但我現在是否能夠立即獲得什麼?
我聽過有人告訴我,他們激勵自己去健身房的方法是,他們說,當我到達健身房並上跑步機時,我就會允許自己觀看一些低質素的電視節目或閱讀我不常允許自己閱讀的雜誌。
這就是一個方法,對吧?
考慮一下你可以給自己或幫助別人實現目標的即時獎勵。
我們可以立刻得到什麼,而不僅僅是在未來?
例如,另一個人告訴我,他們的丈夫,他們真的很想讓丈夫去健身房。
於是丈夫去了健身房,回來後,妻子對丈夫說,
哦,我能感受到你的肌肉,我能看到你的肌肉,對吧?
所以這是立即的,對吧?
他們給了他立即的獎勵。
所以試著思考,我稱之為彌合時間差距,
因為現在有一個行動在發生,而未來有這個目標。
但你必須彌合這個時間差距,試著思考,
好吧,我現在也能獲得什麼?
這可能是一種情感反應,對吧?
我的意思是,當我們做某件事,比如努力工作、解決問題、去健身房時,我們感覺很好。
這可能就是情感反應。
所以也許一種方法是讓這一點突出,對吧?
也許像追踪你的情緒,追踪你的心情。
你可以說,好吧,這是我今天做的事情,對吧?
我今天去了健身房,這是我當時的感受,對吧?
這也是一種立即的獎勵。
我在思考這個關於紀律的觀念以及是什麼創造了紀律。
我在假設如果有一個紀律的方程式,它會是什麼樣的。
我最後得出的結論是,在我生活中能夠保持紀律的事情和領域有三個部分。
這個方程式看起來像這樣。
方程式的開始是“為什麼”。
也就是我對那個目標的價值有多高。
所以那可以是去健身房或其他的東西。
加上我從追求目標中獲得的獎勵。
所以是我從追求目標中獲得的感知獎勵。
這實際上是去健身房、做運動、在跑步機上,運動後的感覺,走回家的過程,等等,然後減去
追求目標的成本。
所以這就像是不得不離開家、叫Uber、穿上鞋子、旅行45分鐘、等待,喪失兩個小時。
如果你想在生活的任何領域保持紀律,
因此你需要以任何可能的方式提高“為什麼”。
清楚明確地了解為什麼這很重要。
在你的情況下,創造那些社交契約、財務契約,
無論什麼,以至於讓它對你非常重要。
竭盡所能讓追求目標的獎勵變得更愉快。
這可能是和朋友一起去,或者去一家更近的健身房。
我不知道。
然後竭盡所能降低追求目標的成本。
所以。
對。
問題是成本往往是立即的。
是的。
對。
然後我們掉入所謂的當前偏見,或者有時被稱為時間折扣,
這意味著我們通常比起未來發生的同樣事情,
更重視當下發生的事。
對。
這對於壞事和好事都是如此,
無論是當下發生的事情。
我們的大腦像是,哦,我要根據這個即時的事情來決定要做什麼。
而問題是成本往往是立即的。
對。
去健身房是這樣。
是的。
它們是首先出現的。
對。
所以你必須克服這些成本。
我認為當你這麼說時,
一件你可以做的事情就是試著讓那些獎勵更接近時間。
對。
所以如果我去健身房,我必須走到健身房。
我可以告訴自己,好吧,我可以在走路的時候聽播客。這樣會很好。
看看情況如何。
沒錯。沒錯。
當我跑步的時候。
是的。西蒙·西內克提出了一個很好的問題,當我在他家和他談論這個時候,他對我提出了一個反對意見。
他說,是的,但今早在洛杉磯,我早上7點起床去倒垃圾,
因為我知道如果不這樣做,會有後果。
所以我通過這個框架分析了這個問題,我想,你的“為什麼”很強烈,
因為你不起床的後果就是垃圾會溢出。
你可能會被當地政府罰款。
追求目標的獎勵實際上並不存在。
幸運的是,成本低於“為什麼”。
所以就形成了紀律。
對。
這是因為我們是複雜的生物,對吧?
我們不僅僅是受到驅使。
我的意思是,這些事情即時強烈,但我們不僅被這些驅動。
我們擁有這些額葉,對吧?
我們是複雜的生物。
我們可以重視未來的事情。
所以當我說,即時是重要的。
我不是說未來對我們不重要,或者我們不利用它。
我們利用,對吧?
我們能做到這一點。
人們還做的一件事情是他們實際上設置了人為的成本,以防不做正確的事情。
有趣的是。
社交契約是一種,如果我在Instagram上宣布我會這樣做,
那麼如果我不這樣做,會有名譽成本。
對。
例如,你知道,有些愚蠢的事情,人們會說,
我聽說過寫作時,告訴朋友,
你知道,我星期一早上7點會把我的章節發給你。
首先,這是一個契約,對吧?
我必須發送它,因為我告訴了你,
並不是因為你會閱讀它,對吧?
但如果我不這樣做,那麼我,你知道,$100會進入你的帳戶。
也許你甚至已經把它設置為未來的事情,而你可以停止,對吧?
所以這是一個成本。
你為如果不立即做那件事情會發生的事情設定了一個成本。
我認為這基本上顯示出,我們只是受到激勵的驅動。
你知道,我們認為這是別的東西,但在根本層面上,
一切似乎都與生意、工作、人際關係和生活中的激勵有關。
絕對如此。
我的意思是,每一個決定,每一個行動,無論是有意識的還是無意識的,
都非常關乎激勵,對吧?
好的和壞的。
我認為對我來說有趣的是,這些激勵是相當變化的。
它們可以是金錢。
它們可以是食物。
它們可以像社交互動,對吧?
– 它們可以是多樣性。
– 它們可以是多樣性。
是的。
所以激勵的因素是非常多變的。
你知道,我所獲得的好處和壞處,對吧?
什麼感覺不好,有很多不同的事情可以讓人感到不舒服。
真有趣。
所以如果我們往進化階梯的底部去看,
我認為對於那些生物來說,事情更加基本,對吧?
對於它們來說,就只是食物、溫度,對吧?
諸如此類的東西,真正與生存有關。
但當我們一步一步向上走,走到人類,
對我們來說,有很多不同的東西可以成為激勵因素。
我前幾天跟我的一位同事說,在我作為投資者參與的某個企業,
他告訴我他的一名團隊成員,她有點失去了對工作的熱愛。
而他告訴我她在退出面談中提到的一些理由,
為什麼她不再喜歡她的工作。
我看了那些理由,直覺上感覺到
這個人其實不知道為什麼她不再享受她的工作。
於是我和這個即將離開公司的員工進行了一次對話。
我們找到了問題的根本所在。
而其核心問題就是她在所做的工作中失去了意義。
她無法回答為什麼這份工作還重要。
她認為她所做的工作再也不重要了。
當你問她的時候,她可能會提到一些瑣碎的小事,
比如辦公室裡的這個那個,還有播放的音樂。
但其實在她內心深處缺乏的就是意義。
而人們往往不太擅長理解自己失去了意義。
或者說意義是如此重要,或者它的本質是什麼。
是的。這又回到了我提到的調查,
調查發現讓人們幸福的首要因素就是意義。
而意義是什麼呢?
我想就是你所做的事情是有價值的,對吧?
是的,這是一個好問題。
我認為它可能超越了你自己。
我不知道。或許它甚至與不朽有關,對吧?
想要感受到我所做的事情將改變一些超越我自己的事物。
這不一定與慷慨有關,儘管慷慨可能是其中一部分。
但這更多是關於產生影響,對吧?
史蒂夫·喬布斯曾經說過一句話,類似於在宇宙中留下印記,對吧?
在宇宙中留下印記。
我認為很多人都想這樣做。
而且,這不一定要發明Mac電腦才能做到。
也可以是你如何影響你的家庭,如何撫養你的孩子,對吧?
而那種東西,即使你不在那裡也可以繼續存在。
我注意到了這個趨勢。
Z世代和年輕的千禧一代是改變世界的世代。
我所說的意思是,我有很多年輕的孩子來找我,
尤其是在過去的十年裡,
他們會告訴我,我想改變世界。
如果你問他們,你的意思是什麼?
他們會說,我想改變世界。
他們不一定能告訴你他們想要改變什麼,
但他們想成為對世界產生影響的人。
我覺得這跟我父親如果在他20歲的時候被問到
想在工作中做什麼會有很大區別。
我不認為我爸爸會說,改變世界。
我想他會說,我想成為一名結構工程師。
你知道我的意思嗎?
我認為回到你關於習慣化和人們渴望的話題,
我不知道,對於不朽,這是否合情合理,
因為社交媒體的影響,由於我們看到了很多世界變化,
我們調整了自己對於貢獻的期望,現在這一代年輕人,
如果他們沒有改變世界,或者如果他們沒有對事情產生如此深遠的影響,
他們對意義的期望已經習慣化到,
現在他們需要的最低影響程度就是改變世界。
你知道我的意思嗎?
他們不能只是找到一份工作。
對。當我提到在世界上留下印記時,
我並不是說發明Mac電腦。
這可能只是做一頓人們喜愛的美餐。
這可能是一些相對微小的事情。
然後想想你的父親,他想成為一名工程師,但他為什麼想要成為工程師呢?
對吧?他說這是他想做的,但他為什麼想要這樣?
所以他可能,我不知道,但或許他想成為工程師是因為
這會讓他能夠創造新的東西。
對。而只要在創造新事物的過程中,你就是在改變世界。
所以我覺得我不認為他是在朝著這個目標努力。
而那些來找我的年輕孩子們,他們就是朝著這個方向努力。
所以他們想要改變世界,但他們還沒有找到方法。
而我父親想成為一名工程師,結果卻改變了世界。
是的,但他可能是出於某種原因想成為工程師。
對。我可以猜測。
我認為他們並沒有深入思考這一點。
我的意思是,我們只是用了相同的詞語,但我認為這些不同的世代
有著不同的抱負,對吧?因為當我們說改變世界的時候,
我所說的並不是像改變世界一樣的意思,對吧?
我只是說,做一些帶來你自己世界變化的事情。
我想,也許這是一種更好的方式來表達。
某種程度上改變你的世界。
不一定是我要進行全球性的變革,就像史蒂夫·喬布斯那樣。
但在某種意義上,這是一種奢侈感。
這也是事實,對於你父親的那一代和這一代新生代都是如此,對吧?渴望有意義的生活是我們因為滿足了基本需求而擁有的奢侈品,對吧?因為我們有食物和住所,還有安全感,這些都是非常非常基本的,我們才能開始思考意義。但是另一方面,你也可以說,能夠照顧我的家人並保護他們安全,這同樣也有意義。
風險。為了改變我們的生活,我們在關鍵領域必須有意願去面對風險。對於那些考慮改變自己生活的人來說,他們展望未來,看到的是不確定性和風險。那麼,根據你對習慣化的了解,以及更廣泛地從大腦的角度看,你會給他們什麼建議?這能鼓勵他們踏出一步,進入未知的領域,去面對他們相信的風險。
是的。我們在書中引用了攀岩者亞歷克斯·霍諾德(Alex Honold)的話。他說他有一個舒適區,這是一個圍繞他的泡泡。隨著他嘗試的事情越來越多,這個泡泡變得越來越大。他推動這些界限。而發生的事情是,那些曾經對他來說看似瘋狂的事情,突然之間變成了可能的範疇,對吧?我認為這裡的要點是你必須開始。你必須嘗試。值得知道的是,即使你小試身手,比如說,他們的目標相當高,風險巨大,對吧?是的,但只需小試一下,對吧?然後突然之間,下一步不會看起來那麼瘋狂,對吧?如此等等。我們看到風險在習慣化,它幫助我們探索不同的事物。它幫助我們嘗試新事物。但它也可能走向不好的方向,對吧?因為風險習慣化。什麼是風險習慣化?
風險習慣化是指你做一些風險的事情。我們發現當人們做風險的事情時,比如說賭博,我們有一個研究讓人們賭博,而不讓他們知道自己贏了還是輸了。他們只是在那裡賭博,賭博,賭博。我們在最後告訴他們,好嗎?他們賭博。他們剛開始賭博時只賭了一小筆,然後隨著時間的推移,賭的越來越多,越來越多,對吧?他們對賭博感到越來越舒適,焦慮也減少,對吧?他們也感到的興奮感減少了,因此他們需要更多的賭博。風險確實會升高,因為我們對風險的情緒反應習慣化,風險也會因此升高。所以這是財務方面。我的意思是,這可能是壞事,對吧?所以又是同樣的事情,因為你可能會承擔不應該真正承擔的巨大風險。我們也會這樣處理虛擬風險。我們希望做的是測試人們的身體風險承擔能力。但當然,我們不能讓他們處於危險之中。所以我們所做的是使用虛擬現實。我們使用這個遊戲,參與者戴上頭盔,然後上電梯去摩天大廈,走在空中一個板上,對吧?這一切都是虛擬的。
你有試過這個嗎?我試過。是的,我在紐約市嘗試過。這真是令人恐懼。好的。是的,很恐怖。這是一個非常有趣的體驗,因為你知道自己在地面上,對吧?我知道我在我的辦公室裡。我知道我很安全。但同時,我的大腦卻完全被欺騙了。這真的讓你感到謙卑,驚訝於欺騙你大腦是多麼簡單。你感到非常害怕。當我們讓人們這樣做時,他們開始時可能只邁出一步,然後再邁出兩步,對吧?然後他們越做,越感到舒適,對吧?他們走得越來越多,承擔更多的虛擬風險,直到你知道,進行了十次測試,他們開始跳,對吧?我們實際上測量了他們的焦慮程度,當這些指標可以反映這種反應時。他們越做,感到的焦慮越少,因此他們承擔的風險越多。而他們感到的興奮感越少,因此他們需要更多的風險來維持相同程度的興奮感。
是的,我的意思是,在某種程度上,他們在探索更多。在某些情況下,這對你來說可能是危險的。而你在書中提到,職業生涯後期的人們更容易發生事故,對吧?我想你提到運動員在職業生涯的後期發生事故的可能性比在施工現場的人更高,因為他們開始承擔更多的風險。這讓我想到你提到的研究,即讓人們賭博,但他們無法看到自己魯莽行為的結果。我們生活中有許多領域像在賭博,但尚未看到這種行為的結果,無論是與健康相關的,還是像吸煙這樣的習慣。我在吸煙。我在吃這些垃圾食物。因為我還沒有看到任何結果,醫生還沒有給我打電話告訴我有問題,我只是繼續這樣做。我的行為可能在這些方面不斷升高,直到我接到那通電話,告訴我,你已經損失了所有的錢,或者你的健康出現了問題。
是的,長期投資吧?對吧?我們所做的大多數金融投資都是長期的。所以我們可能小步開始,然後不斷增長,增長,增長,增長,而我們要到幾年後才能知道結果。你希望人們從這次談話中得到什麼?關鍵的收穫是什麼?很多時候,人們可能不會感受到生活中的快樂。然後他們四處看看,得出結論,或許我不覺得快樂,是因為我的關係不好,或者說,我的工作不好。你知道,也許是這樣,但也許他們都還不錯,但只是已經持續一段時間一樣。
所以我們必須非常小心,對吧?而其中一種方法,就像我們提到的,你可以做的就是稍微調整一下,稍微改變一下,對吧?然後看看會發生什麼。反之,有很多時候,生活中有些事情會對你產生負面影響,而你卻不知道,因為它們一直存在。社交媒體就是一個例子,很多人可能懷疑社交媒體、Instagram 或 Twitter 使他們感到焦慮和壓力,但他們並不確定。直到你暫停一下,你才能測量這一點,對吧?這有點像空調的噪音隱約在背景中。你並不會注意到它,但是當你停下來,關掉它時,你會驚訝地發現,哇,這好得多。我甚至沒有意識到這東西在造成我焦慮。所以我認為,實驗是非常重要的,我想,在一本書的最後一章,我們稱它為生活實驗。生活實驗,因為在你做出一些改變之前,很難知道生活中哪些事情是好的,哪些事情是不好的。暫時遠離社交媒體幾週,做一些對你有益的事情,然後你就會看到結果。你寫到有人暫時遠離社交媒體,對吧?
是的,是的。有一個經濟學家亨特·阿爾科特(Hunt Alcott)進行了很棒的實驗,他邀請了1000人,給他們100美元讓他們一個月不使用 Facebook,然後又邀請了另外1000人,給他們100美元讓他們繼續他們的日常活動。到月底,他來測量他們的幸福感。在他所測量的每一個指標中,那些暫停了一個月的人都更快樂。他們的焦慮、抑鬱和悲傷減少了。在每一個指標中,他們的狀態都更好。他們感到驚訝,完全不知道這會對他們產生如此巨大的影響,但更大的驚訝是,他們說他們更快樂。他們完全承認這一點,但在一個月結束時,大多數人馬上又回到了 Facebook,這真的很有趣,因為你承認這東西對你的健康產生了負面影響。為什麼要回去呢?我認為有兩個原因。首先是獲得信息和知識。這些知識可能不會使你感覺良好,但我們重視知識和信息,也許這是人們回去的原因之一。也可能是某種成癮。我是說,生活中很多你上癮的東西,你知道它們對你不好。你知道它們不會讓你快樂,但還是有某種需求,對吧?有東西在推動你。我在你書中讀到一個瘋狂的故事,講的是人們離開社交媒體對他們的影響相當於工作時薪水增加3萬美元,類似的事。
是的。這是一項由意大利科學家進行的研究,他觀察到當 Facebook 在2004年首次啟動時,它是在哈佛開始的,然後經過一段時間,慢慢地進入了許多常春藤聯盟大學。然後在2008年,它向全世界開放。他發現,在 Facebook 被引入的每一所大學中,心理健康狀況都下降了。他能進行這項研究的原因是這些大學有測量學生幸福感的指標,因為他們實際上經常測量這些指標。他可以看到每一所大學的心理健康狀況都在下降。在2008年 Facebook 被引入後的10年裡,抑鬱症發作的比例增加了80%。現在,你無法知道這是否是因果關係。這些都只能告訴你相關性,對吧?有趣的是。他聲稱使用統計方法,他估計可能有四分之一的心理健康下降是由社交媒體造成的。再一次,這就是為什麼另一個實驗有點更好,因為那個實驗我稱之為操控了人們是否在線的狀態。這樣他實際上可以進行對照實驗並進行測量,對吧?所以他能顯示因果關係。這個建議社交媒體導致24%心理健康下降的研究結果是相關性,但它可能有某些真實性。我們在這個播客上有一個傳統的結尾方式,上一位嘉賓會留下一個問題給下一位嘉賓,而他們不知道會留給誰。上一位嘉賓留給你的問題是,有什麼事情是聽眾可以做的,你知道的,能改善他們的生活?會不會有一些簡單的事情?不如人們現在就給某個人發電子郵件、打電話,告訴他們你愛他們?這不會徹底改變你的生活,但在那一刻,你的情感會改變。泰莉,謝謝你。我非常享受這次對話,對你的工作感到非常著迷,你所做的對人類真的是一種服務。所以非常感謝你。這非常愉快。謝謝。
你還需要下一個播客來收聽嗎?我們發現,喜歡這集的聽眾,還通常會非常喜愛我們最近做的一集。因此,我將那一集的鏈接放在下面的描述中。我知道你一定會喜歡的。

Is new always better? Instead of always chasing the newest thing, is there not a way that you can appreciate the people and possessions already in your life?

In this new episode Steven sits down again with leading neuroscientist, Dr. Tali Sharot.

Dr. Tali Sharot is the director of the Affective Brain Lab and Professor of Cognitive Neuroscience at University College London. Sharot’s research combines neuroscience with the study of behaviour and psychology to examine how emotions and motivation lead to people’s beliefs and decisions. She is the author of the award-winning books, ‘The Optimism Bias’ and ‘The Influential Mind’.

In this conversation Dr. Sharot and Steven discuss topics, such as:

  • How to shake up your life
  • Ways to break the feeling of being in a repetitive cycle
  • Why people become immune to joy
  • How to see what you’ve always missed
  • How to have the best holiday
  • Why you should take a break from your partner to improve your relationship
  • How to keep a relationship spicey
  • Why humans need the feeling of being in control
  • The secrets of motivation
  • Why the midlife crisis is real and the ways to beat it
  • How VR can help people overcome fear
  • Why happiness is low in midlife
  • How to increase productivity
  • Why humans get bored of happiness
  • Why the idea of living your best life doesn’t exist
  • Why people need to disrupt their life
  • How to increase your levels of happiness
  • Why 40% of people quit a new job
  • How to use change to improve your life
  • The ways that social media is like prison
  • Why social media is ruining expectations
  • Ways to make people believe you
  • How changing incentives can change your life
  • Why Gen Z will change the world
  • People becoming addicted to risk
  • Why risk can help get rid of anxiety

The brain trick image Dr Tali refers to – https://bit.ly/3sMa86R

You can pre-order Dr. Sharot’s new book, ‘Look Again: The Power of Noticing What was Always There’, here: https://amzn.to/3SEbVp5

If you enjoyed this episode, I recommend you check out my first conversation with Dr. Tali Sharot, which you can find here: https://www.youtube.com/watch?v=0DZK1nawEXQ

Follow me:

https://beacons.ai/diaryofaceo

Leave a Comment