中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:02 – Welcome to Huberman Lab Essentials,
0:00:04 where we revisit past episodes
0:00:07 for the most potent and actionable science-based tools
0:00:10 for mental health, physical health, and performance.
0:00:13 I’m Andrew Huberman,
0:00:15 and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology
0:00:17 at Stanford School of Medicine.
0:00:19 Today, we are going to talk all about
0:00:24 attention deficit hyperactivity disorder, or ADHD.
0:00:25 Now, just a quick reminder
0:00:29 that anytime we discuss a psychiatric disorder,
0:00:31 it’s important that we remember
0:00:34 that all of us have the temptation to self-diagnose
0:00:36 or to diagnose others.
0:00:40 The clear and real diagnosis of ADHD
0:00:43 really should be carried out by a psychiatrist,
0:00:48 a physician, or a very well-trained clinical psychologist.
0:00:49 So right now, the current estimates
0:00:52 are that about one in 10 children,
0:00:55 and probably more, have ADHD.
0:00:58 Now, fortunately, about half of those will resolve
0:01:00 with proper treatment,
0:01:03 but the other half typically don’t.
0:01:05 The other thing that we are seeing a lot nowadays
0:01:10 is increased levels of ADHD in adults.
0:01:12 For sake of today’s discussion,
0:01:14 attention, focus, and concentration
0:01:16 are essentially the same thing.
0:01:21 So people with ADHD have trouble holding their attention.
0:01:22 What is attention?
0:01:23 What is attention?
0:01:26 Well, attention is perception.
0:01:30 It’s how we are perceiving the sensory world.
0:01:33 For instance, right now, you’re hearing sound waves,
0:01:36 you are seeing things, you are sensing things against your skin,
0:01:38 but you are only paying attention to some of those.
0:01:43 And the ones that you’re paying attention to are your perceptions.
0:01:46 So if you hear my voice, you are perceiving my voice.
0:01:50 You are not paying attention to your other senses at the moment.
0:01:52 You might even be outside in a breeze.
0:01:55 And until I said that, you might not be perceiving that breeze,
0:01:57 but your body was sensing it all along.
0:02:02 So attention and focus are more or less the same thing,
0:02:04 but impulse control is something separate
0:02:07 because impulse control requires pushing out
0:02:12 or putting the blinders on to sensory events in our environment.
0:02:13 It means lack of perception.
0:02:16 Impulse control is about limiting our perception.
0:02:20 People with ADHD have poor attention
0:02:22 and they have high levels of impulsivity.
0:02:24 Yes, they are distractible.
0:02:26 Yes, they are impulsive.
0:02:30 Yes, they are easily annoyed by things happening in the room.
0:02:33 They sometimes have a high level of emotionality as well.
0:02:37 However, people with ADHD can have a hyper focus,
0:02:40 an incredible ability to focus on things
0:02:45 that they really enjoy or are intrigued by.
0:02:46 Now, this is a very important point
0:02:50 because people with ADHD have the capacity to attend,
0:02:54 but they can’t engage that attention for things
0:02:57 things that they don’t really, really want to do.
0:02:58 There are a couple of other things
0:03:01 that people with ADHD display quite often.
0:03:05 One is challenges with time perception.
0:03:08 People with ADHD often run late.
0:03:12 They often procrastinate, but what’s interesting and surprising
0:03:14 is that if they are given a deadline,
0:03:17 they actually can perceive time very well.
0:03:21 And they often can focus very well if the consequences of not
0:03:24 completing a task or not attending are severe enough.
0:03:28 If they’re not really concerned about a deadline or a consequence,
0:03:31 well, then they tend to lose track of time
0:03:34 and they tend to underestimate how long things will take.
0:03:37 The other thing that people with ADHD have real trouble with
0:03:39 is so-called working memory.
0:03:43 Now, you might think that people with ADHD would have really poor memories,
0:03:44 but in fact, that’s not the case.
0:03:49 People with ADHD often can have a terrific memory for past events.
0:03:51 They can remember upcoming events quite well.
0:03:54 Their memory is clearly working.
0:03:57 However, one aspect of memory in particular that we call working memory
0:03:59 is often disrupted.
0:04:04 Working memory is the ability to keep specific information online,
0:04:06 to recycle it in your brain over and over again
0:04:09 so that you can use it in the immediate or short term.
0:04:12 A good example of this would be you meet somebody,
0:04:15 they tell you their name, they give you their phone number verbally,
0:04:18 and you have to walk back to your phone and enter it into your phone.
0:04:22 People without ADHD might have to put some effort into it.
0:04:24 It might feel like a bit of a struggle,
0:04:27 but typically they would be able to recite that phone number in their mind over and over
0:04:29 and then put it into their phone.
0:04:33 People with ADHD tend to lose the ability or lack the ability
0:04:39 to remember things that they just need to keep online for anywhere from 10 seconds to a minute or two.
0:04:45 Okay, so we’ve more or less established the kind of menu of items that people with ADHD tend to have.
0:04:46 Some have all of them.
0:04:48 Some have just a subset of them.
0:04:53 Their severity can range from very intense to mild,
0:04:59 but in general, it’s challenges with attention and focus, challenges with impulse control.
0:05:00 They get annoyed easily.
0:05:02 They have kind of an impulsivity.
0:05:03 They can’t stay on task.
0:05:06 Time perception can be off.
0:05:11 And they have a hard time with anything that’s mundane that they’re not really interested in.
0:05:16 But again, I just want to highlight that people with ADHD are able to obtain heightened levels of focus,
0:05:21 even hyper-focus for things that are exciting to them and that they really want to engage in.
0:05:25 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, Eight Sleep.
0:05:29 Eight Sleep makes smart mattress covers with cooling, heating, and sleep tracking capacity.
0:05:32 One of the best ways to ensure a great night’s sleep
0:05:35 is to make sure that the temperature of your sleeping environment is correct.
0:05:38 And that’s because in order to fall and stay deeply asleep,
0:05:41 your body temperature actually has to drop by about one to three degrees.
0:05:44 And in order to wake up feeling refreshed and energized,
0:05:48 your body temperature actually has to increase by about one to three degrees.
0:05:51 Eight Sleep automatically regulates the temperature of your bed throughout the night
0:05:53 according to your unique needs.
0:05:57 I’ve been sleeping on an Eight Sleep mattress cover for over four years now,
0:06:00 and it has completely transformed and improved the quality of my sleep.
0:06:03 Eight Sleep has just launched their latest model, the Pod 5,
0:06:06 and the Pod 5 has several new important features.
0:06:08 One of these new features is called Autopilot.
0:06:11 Autopilot is an AI engine that learns your sleep patterns
0:06:15 to adjust the temperature of your sleeping environment across different sleep stages.
0:06:17 It also elevates your head if you’re snoring,
0:06:19 and it makes other shifts to optimize your sleep.
0:06:24 The bass on the Pod 5 also has an integrated speaker that syncs to the Eight Sleep app
0:06:26 and can play audio to support relaxation and recovery.
0:06:31 The audio catalog includes several NSDR, non-sleep deep rest scripts,
0:06:33 that I worked on with Eight Sleep to record.
0:06:37 NSDR can help offset some of the negative effects of slight sleep deprivation,
0:06:42 and NSDR gets you better at falling back asleep should you wake up in the middle of the night.
0:06:46 It’s an extremely powerful tool that anyone can benefit from the first time and every time.
0:06:53 If you’d like to try Eight Sleep, go to eightsleep.com slash Huberman to get up to $350 off the new Pod 5.
0:06:57 Eight Sleep ships to many countries worldwide, including Mexico and the UAE.
0:07:02 Again, that’s eightsleep.com slash Huberman to save up to $350.
0:07:08 So let’s drill into this issue of why people with ADHD actually can focus very intensely
0:07:11 on things that they enjoy and are curious about.
0:07:14 Now, enjoyment and curiosity,
0:07:18 they’re just the way that we describe our human experience of liking things,
0:07:20 wanting to know more about them.
0:07:22 But from a neurobiological perspective,
0:07:28 they have a very clear identity and signature, and that’s dopamine.
0:07:30 Dopamine is released from neurons.
0:07:32 It’s what we call a neuromodulator.
0:07:37 And in particular, dopamine creates a heightened state of focus.
0:07:40 It tends to contract our visual world,
0:07:44 and it tends to make us pay attention to things that are outside
0:07:47 and beyond the confines of our skin.
0:07:49 It’s what we call exteroception.
0:07:52 So as I mentioned earlier, you have all these senses coming in,
0:07:54 and you can only perceive some of them
0:07:56 because you’re only paying attention to some of them.
0:08:00 Dopamine, when it’s released in our brain,
0:08:07 tends to turn on areas of our brain that narrow our visual focus and our auditory focus.
0:08:13 So it creates a cone of auditory attention that’s very narrow.
0:08:18 Whereas when we have less dopamine, we tend to view the entire world.
0:08:20 We tend to see the whole scene that we are in.
0:08:22 And we tend to hear everything all at once.
0:08:34 So as I describe this, hopefully you’re already starting to see and understand how having dopamine release can allow a person, whether or not they have ADHD or not,
0:08:39 to direct their attention to particular things in their environment.
0:08:48 So now what we’re doing is we’re moving away from attention as this kind of vague, ambiguous term, and we’re giving it a neurochemical identity, dopamine.
0:08:51 And we are giving it a neural circuit identity.
0:08:57 And just to put a little bit of flavor and detail on which neural circuits those are,
0:09:01 I want to discuss two general types of neural circuits that dopamine tends to enhance.
0:09:05 The first one is called the default mode network.
0:09:15 The default mode network is the network of brain areas in your brain, in my brain, and in everybody’s brain that is active when we’re not doing anything,
0:09:17 when we’re just sitting there idle at rest.
0:09:29 The other set of circuits that we’re going to think about and talk about with respect to ADHD are the task networks, the networks of the brain that make you goal-oriented.
0:09:32 And those are a completely different set of brain areas.
0:09:41 However, the default mode network and these task networks are communicating with one another, and they’re doing that in very interesting ways.
0:09:49 Frontal cortex, no surprises in the front, and you have a dorsal, the top and side, lateral part, dorsolateral prefrontal cortex.
0:09:53 And then you have a brain area called the posterior cingulate cortex.
0:09:55 And then you have an area called the lateral parietal lobe.
0:10:01 Again, you don’t need to remember these names, but these are three brain areas that normally are synchronized in their activity.
0:10:07 So when one of these areas is active in a typical person, the other areas would be active as well.
0:10:18 And then a person with ADHD, or even a person who has subclinical ADHD, or in any human being who hasn’t slept well, what you find is the default mode network is not synchronized.
0:10:21 These brain areas are just not playing well together.
0:10:27 Now, the task networks include a different set of structures.
0:10:32 It still involves the prefrontal cortex, but it’s a different part of the prefrontal cortex, okay?
0:10:42 Tends to be the medial prefrontal cortex, and there are some other brain areas that the medial prefrontal cortex is communicating to all the time, mainly to suppress impulses.
0:10:48 Anytime you’re restricting your behavior, these task-directed networks are very active, okay?
0:10:58 Now, normally, in a person without ADHD, the task networks and the default mode networks are going in kind of seesaw fashion.
0:11:01 They are actually what we call anti-correlated.
0:11:05 In a person with ADHD, they actually tend to be more correlated.
0:11:10 The default mode networks and the task networks are actually more coordinated.
0:11:21 And we can now confidently say, based on brain imaging studies, that when somebody gets better when they’re treated for ADHD, or when they age out of ADHD, as sometimes is the case,
0:11:27 that the default mode networks and the task networks tend to become anti-correlated again.
0:11:32 What dopamine is doing in this context is dopamine is acting like a conductor.
0:11:36 Dopamine is saying this circuit should be active, then that circuit should be active.
0:11:41 It should be default mode network, and then when the default mode network is not active, then it should be the task network.
0:11:56 And in ADHD, there’s something about the dopamine system that is not allowing it to conduct these networks and make sure that they stay what, you know, the engineers or physicists or mathematicians would say out of phase to be anti-correlated.
0:12:06 So what exactly is going on with the dopamine system in people with ADHD, and what’s going on with the dopamine system in people that have terrific levels of attention for any task?
0:12:16 Well, in the year 2015, an important paper came out, and it formalized the so-called low dopamine hypothesis of ADHD.
0:12:35 It turns out that if dopamine levels are too low in particular circuits in the brain, that it leads to unnecessary firing of neurons in the brain that are unrelated to the task that one is trying to do, and that is unrelated to the information that one is trying to focus on.
0:12:46 So if you think back before, you’ve got this default mode network and a task-related network, and they need to be in this kind of concert of anti-correlation, and in ADHD, they’re firing together.
0:12:54 Well, the problem seems to be that when dopamine is low, neurons fire more than they should in these networks that govern attention.
0:12:58 This is the so-called low dopamine hypothesis.
0:13:17 And if you start looking anecdotally at what people with ADHD have done for decades, what you find is that they tend to use recreational drugs, or they tend to indulge in non-drug stimulants.
0:13:27 So things like smoking a half a pack of cigarettes and drinking four cups of coffee a day, or if the person had access to it, using cocaine as a recreational drug,
0:13:40 or amphetamine as a recreational drug, all of those substances that I just described, in particular, cocaine and amphetamine, but also coffee and cigarettes, increased levels of multiple neurotransmitters,
0:13:52 but all have the quality of increasing levels of dopamine in the brain, and in particular, in the regions of the brain that regulate attention and these task-related and default mode networks.
0:13:57 Now, young children, fortunately, don’t have access to those kinds of stimulants, most of the time.
0:14:09 But if you look at children, even very young children with ADHD, they show things like preference for sugary foods, which also act as dopamine-inducing stimulants.
0:14:14 For a long time, it was thought that children with ADHD consumed too many sugary foods or drank too much soda,
0:14:30 or adults with ADHD would take recreational drugs like methamphetamine or cocaine, or would drink coffee to excess or smoke cigarettes to excess because they had poor levels of attention and because they couldn’t make good decisions.
0:14:32 They were too impulsive and so forth.
0:14:43 Knowing what we now know about dopamine and the fact that having enough dopamine is required in order to coordinate these neural circuits that allow for focus and quality decision-making.
0:14:53 An equally valid idea is that these children and these adults are actually trying to self-medicate by pursuing these compounds, right?
0:14:55 Things like cocaine lead to huge increases in dopamine.
0:15:00 Well, what happens when somebody with ADHD takes that drug?
0:15:04 It turns out they actually obtain heightened levels of focus.
0:15:10 Their ability to focus on things other than things they absolutely care intensely about goes up.
0:15:20 Likewise, children who consume anything that increases their levels of dopamine, if those children have ADHD, they tend to be calmer.
0:15:22 They tend to be able to focus more.
0:15:29 So dopamine and low levels of dopamine apparently are what’s wrong in people with ADHD.
0:15:43 That dopamine hypothesis is what led to the idea that treating people, children and adults included, with dopaminergic compounds would somehow increase their ability to focus.
0:15:54 And if you look at the major drugs that were developed and now marketed by pharmaceutical companies for the treatment of ADHD, those drugs have names like Ritalin.
0:16:01 Nowadays, it’s typically things like Adderall, Modafinil, and some of the other derivatives.
0:16:13 They all serve to increase levels of dopamine in particular dopamine in the networks that control task-directed behavior and that coordinate the default mode network and these task-related networks.
0:16:17 Let’s take a step back for a second and just ask, what are these drugs?
0:16:20 We know they increase dopamine, but what are they really?
0:16:34 Well, Ritalin, also called methylphenidate, is very similar to amphetamine, speed, or what’s typically called speed in the street drug nomenclature.
0:16:39 Adderall is basically a combination of amphetamine and dextroamphetamine.
0:17:00 Now, some of you probably realize this, that Adderall is amphetamine, but I’m guessing that there are a good number of you out there, perhaps even parents and kids that don’t realize that these drugs like cocaine and amphetamine, methamphetamine, which are incredibly dangerous and incredibly habit-forming and have high potential for abuse.
0:17:26 Well, the pharmaceutical versions of those are exactly what are used to treat ADHD, and they’re not exactly like cocaine or methamphetamine, but they are structurally and chemically very similar, and their net effect in the brain and body is essentially the same, which is to increase dopamine primarily, but also to increase levels of a neuromodulator called epinephrine or norepinephrine, also called noradrenaline and adrenaline, those names are the same.
0:17:39 So what I’m essentially saying is that the drugs that are used to treat ADHD are stimulants, and they look very much like, in fact, nearly identical to some of the so-called street drug stimulants that we all hear are so terrible.
0:17:58 However, I do want to emphasize that at the appropriate dosages and working with a quality psychiatrist or neurologist or family physician, it does have to be a board-certified MD that prescribes these things, many people with ADHD achieve excellent relief with these drugs.
0:18:03 Not all of them, but many of them do, especially if these treatments are started early in life.
0:18:07 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, Juve.
0:18:10 Juve makes medical-grade red light therapy devices.
0:18:17 Now, if there’s one thing that I have consistently emphasized on this podcast, it’s the incredible impact that light can have on our biology.
0:18:25 Now, in addition to sunlight, red light and near-infrared light have been shown to have positive effects on improving numerous aspects of cellular and organ health,
0:18:30 including faster muscle recovery, improved skin health, and wound healing, improvements in acne,
0:18:37 meaning reductions in acne, reduced pain and inflammation, improved mitochondrial function, and even improving visual function itself.
0:18:43 What sets Juve lights apart and why they’re my preferred red light therapy device is that they use clinically proven wavelengths,
0:18:50 meaning specific wavelengths of red light and near-infrared light in specific combinations to trigger the optimal cellular adaptations.
0:18:55 Personally, I use the Juve whole body panel about three to four times per week, typically in the morning,
0:19:00 but sometimes in the afternoon, and I use the Juve handheld light both at home and when I travel.
0:19:05 If you’d like to try Juve, you can go to Juve, spelled J-O-O-V-V.com slash Huberman.
0:19:12 Juve is offering an exclusive discount to all Huberman Lab listeners with up to $400 off select Juve products.
0:19:18 Again, that’s Juve, J-O-O-V-V.com slash Huberman to get up to $400 off.
0:19:24 So now knowing what these drugs are, I want to raise the question of why prescribe these drugs?
0:19:33 Children have a brain that’s very plastic, meaning it can remodel itself and change in response to experience very, very quickly compared to adults.
0:19:44 Taking stimulants as a child, if you are a child diagnosed with ADHD, allows that forebrain task-related network to come online,
0:19:47 to be active at the appropriate times.
0:19:55 And because those children are young, it allows those children to learn what focus is and to sort of follow or enter that tunnel of focus.
0:19:59 Now, by taking a drug, it’s creating focus artificially.
0:20:03 It’s not creating focus because they’re super interested in something.
0:20:06 It’s chemically inducing a state of focus.
0:20:13 And let’s face it, a lot of childhood and school and becoming a functional adult is about learning how to focus even though you don’t want to do something.
0:20:24 So what are we to make of this whole picture that we need more dopamine, but these kids with ADHD, they’re getting their dopamine by way of a drug, which is for all the world, amphetamines.
0:20:25 What are the long-term consequences?
0:20:27 What are the short-term consequences?
0:20:40 Well, in order to get to some of those answers, I went to one of my colleagues, a pediatric neurologist that specializes in the treatment of epilepsy and ADHD in kids of all ages, from age three to 21.
0:20:42 I asked the following questions.
0:20:46 First of all, I asked, what do you think about giving young kids amphetamine?
0:21:03 Provided that the lowest possible dose is used and that that dosage is modulated as they grow older and develop those powers of attention, their observation was that they’ve seen more kids benefit than not benefit from that.
0:21:15 Now, the fact that this person, this now friend of mine and colleague of mine, has so much expertise in the way that the brain works and is considering putting their child on such medication,
0:21:21 I said, you know, why wouldn’t you wait until your kid reaches puberty?
0:21:30 I mean, we know that in boys and in girls, there are increases in testosterone and estrogen during puberty that dramatically change the way that the body appears,
0:21:33 but also that dramatically change the way that the brain functions.
0:21:43 In particular, we know this, that puberty triggers the activation of so-called frontotemporal task-related executive functioning.
0:21:49 That’s just fancy science speak for being able to focus, being able to direct your attention, being able to control your impulses.
0:21:53 And their answer was very specific and I think very important.
0:22:01 What they said was, look, neuroplasticity is greatest in childhood and tapers off after about age 25,
0:22:09 but neuroplasticity from age 3 until age 12 or 13 is exceedingly high.
0:22:14 If you have the opportunity to work with a quality physician and treat these things early,
0:22:18 these drugs can allow these frontal circuits, these task-related circuits,
0:22:26 to achieve their appropriate levels of functioning and for kids to learn how to focus in a variety of different contexts.
0:22:30 So we’ve talked about the neural circuits of focus and the chemistry of focus,
0:22:37 but we haven’t talked yet about what would make us better at focusing and what focusing better really is.
0:22:43 So let’s take a step back and think about how we focus and how to get better at focus.
0:22:55 And I’m going to share with you a tool for which there are terrific research data that will allow you in a single session to enhance your ability to focus in theory forever.
0:23:02 What we’re about to talk about is when attention works and when attention falters.
0:23:08 And what we are specifically going to talk about are what are called attentional blinks, not actual eye blinks.
0:23:12 Attentional blinks are really easy to understand if you think about a where’s Waldo task.
0:23:18 You know this task, where’s Waldo, where there are a bunch of people and objects and things in a picture,
0:23:22 and somewhere in there is Waldo with the striped hat and the glasses and kind of a skinny dude,
0:23:29 and you have to find Waldo. And so it’s a visual search and it’s visual search for an object that has distinct features,
0:23:34 but is embedded in this ocean of other things that could easily be confused as Waldo.
0:23:36 So you tend to look, look, look, look, look, look, look, look, look, look.
0:23:42 When you find Waldo, or when you search for a target in some other visual search task,
0:23:46 at that moment, your nervous system celebrates a little bit,
0:23:50 and it celebrates through the release of neurochemicals that make you feel good.
0:23:51 You found it and you pause.
0:23:58 Now, the pause is interesting, because when you pause, what we know from many experiments
0:24:04 is that in that moment of pause and mild celebration, however mild,
0:24:10 you are not able to see another Waldo sitting right next to it.
0:24:14 So what this means is in attending to something, in searching,
0:24:19 and in identifying a visual target, your attention blinked.
0:24:21 It shut off for a second.
0:24:26 If you see something that you’re looking for, or you’re very interested in something,
0:24:28 you are definitely missing other information,
0:24:33 in part because you’re over focusing on something.
0:24:38 And this leads to a very interesting hypothesis about what might go wrong in ADHD,
0:24:45 where we’ve always thought that they cannot focus, and yet we know they can focus on things they care very much about.
0:24:53 Well, maybe, just maybe, they are experiencing more attentional blinks than people who do not have ADHD.
0:24:59 And indeed, there are data now to support the possibility that that’s actually what’s happening.
0:25:04 So what they really need is this property that we call open monitoring.
0:25:11 First of all, your visual system has two modes of processing.
0:25:14 It can be highly focused, a soda straw view.
0:25:18 However, there’s also a property of your visual system that allows you to dilate your gaze,
0:25:20 to be in so-called panoramic vision.
0:25:27 Panoramic vision is actually mediated by a separate stream or set of neural circuits going from the eye into the brain.
0:25:32 And it’s a stream or set of circuits that isn’t just wide-angle view.
0:25:35 It also is better at processing things in time.
0:25:37 Its frame rate is higher.
0:25:41 You can use panoramic vision to access the state that we call open monitoring.
0:25:48 When people do that, they are able to attend to and recognize multiple targets.
0:25:55 So this is something that can be trained up and people can practice, whether or not they have ADHD or not.
0:25:58 What it involves is learning how to dilate your gaze consciously.
0:26:00 That’s actually quite easy for most people.
0:26:04 You can consciously go into open gaze and then you can contract your field of view as well.
0:26:10 That might not seem like a significant or unusual practice or that it would have any impact at all.
0:26:21 But remarkably, just doing that once for 17 minutes significantly reduced the number of attentional blinks that people would carry out.
0:26:26 In other words, their focus got better in a near permanent way without any additional training.
0:26:31 Now let’s talk about actual blinks, the sort that you do with your eyelids.
0:26:41 Believe it or not, your perception of time is also changed on a rapid basis, moment-to-moment basis, by how often you blink.
0:26:46 I want to just emphasize one study in particular, which is quite appropriately titled,
0:26:49 Time Dilates After Spontaneous Blinking.
0:26:55 They examined the relationship between fluctuations in timing and blinking.
0:27:03 And to make a long story short, what they found is that right after blinks, we reset our perception of time.
0:27:14 Now what’s interesting and will immediately make sense to you as to why this is important is that the rate of blinking is controlled by dopamine.
0:27:20 So what this means is that dopamine is controlling attention, blinks relate to attention and focus,
0:27:30 and therefore the dopamine and blinking system is one way that you constantly modulate and update your perception of time.
0:27:33 And fortunately, it’s also one that you can control.
0:27:38 So the basic takeaway of this study was that blinking controls time perception,
0:27:45 but also that levels of dopamine can alter your sense of time and, stay with me here,
0:27:50 and that blinking and dopamine are inextricably linked.
0:27:52 They are working together to control your attention.
0:27:57 Let’s remember back to the very beginning of the episode, what’s going on in people with ADHD.
0:28:01 They are not good at managing their time.
0:28:03 They tend to run late or they are disorganized.
0:28:05 Their dopamine is low.
0:28:06 We know that as well.
0:28:09 And so they are underestimating time intervals.
0:28:12 And so it makes perfect sense that they would be late.
0:28:16 It makes perfect sense that they would lose track of time or the ability to focus.
0:28:22 This is really exciting because what it means is that children with ADHD, adults with ADHD,
0:28:26 or people with normal levels of focus that want to improve their ability to focus
0:28:33 can do so through a training that involves learning how often to blink and when
0:28:36 and how to keep their visual focus on a given target.
0:28:41 And it turns out this study has actually been done entitled Improvement of Attention in Elementary
0:28:45 School Students Through Fixation-Focused Training Activity.
0:28:52 I won’t go through all the details, but what they found was a short period of focusing on a visual
0:28:59 target allowed these school children to greatly enhance their ability to focus on other types of
0:29:04 information. And a significant component of the effect was due to the way that they were
0:29:08 controlling the shutters on their eyes, their eyelids, and controlling their blinks.
0:29:13 So what they did in the study is they had these kids focus their visual attention on some object
0:29:19 that was relatively close, like their hand, for a minute or so, which actually takes some effort
0:29:24 if you try and do that. They were allowed to blink. It only took a few minutes each day to do this,
0:29:29 30 seconds in one condition or maybe a minute, and then at another station of looking a little bit
0:29:33 further out and a little bit further out. However, there was an important feature of this study
0:29:39 that is definitely worth mentioning, which is before they did this visual focus task
0:29:45 or training, they did a series of physical movements with the kids so that the kids could
0:29:52 sort of eliminate or move out some of their desire to move and would thereby enhance their ability
0:29:57 to sit still. Now it should make perfect sense that these shutters on the front of your eyes,
0:30:00 they aren’t just there for winking and they aren’t just there for cosmetic
0:30:06 purposes. They are there to regulate the amount of information going into your nervous system,
0:30:12 and they’re there to regulate how long you are bringing information into your nervous system
0:30:18 and in what bins, how widely or finely you are binning time is set by how often you blink
0:30:25 and how widely or specifically you are grabbing attention from the visual world is set by whether
0:30:29 or not you’re viewing things very specifically like a crosshair or through a soda straw view like this,
0:30:35 or whether or not you are in this panoramic sort of whole environment mode,
0:30:45 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, AG1. AG1 is a vitamin mineral probiotic drink
0:30:51 that also includes prebiotics and adaptogens. As somebody who’s been involved in research science for almost
0:30:56 three decades and in health and fitness for equally as long, I’m constantly looking for the best tools to improve
0:31:03 my mental health, physical health, and performance. I discovered AG1 back in 2012, long before I ever had a podcast,
0:31:08 and I’ve been taking it every day since. I find it improves all aspects of my health, my energy, my focus,
0:31:14 and I simply feel much better when I take it. AG1 uses the highest quality ingredients in the right combinations,
0:31:21 and they’re constantly improving their formulas without increasing the cost. In fact, AG1 just launched their latest formula upgrade.
0:31:27 This next-gen formula is based on exciting new research on the effects of probiotics on the gut microbiome,
0:31:33 and it now includes several clinically studied probiotic strains shown to support both digestive health and immune system health,
0:31:37 as well as to improve bowel regularity and to reduce bloating.
0:31:42 Whenever I’m asked if I could take just one supplement, what that supplement would be, I always say AG1.
0:31:47 If you’d like to try AG1, you can go to drinkag1.com slash Huberman.
0:31:55 For a limited time, AG1 is giving away a free one-month supply of omega-3 fish oil along with a bottle of vitamin D3 plus K2.
0:32:02 As I’ve highlighted before on this podcast, omega-3 fish oil and vitamin D3 K2 have been shown to help with everything from mood and brain health
0:32:05 to heart health, to healthy hormone status, and much more.
0:32:11 Again, that’s drinkag1.com slash Huberman to get a free one-month supply of omega-3 fish oil,
0:32:15 plus a bottle of vitamin D3 plus K2 with your subscription.
0:32:21 So now I want to switch back to talking about some of the drugs that are typically used to access those systems,
0:32:26 prescription drugs, and I want to talk about some of the new and emerging non-prescription approaches
0:32:33 to increasing the levels of dopamine, acetylcholine, and serotonin in the brain using various supplement-type compounds
0:32:39 because several of them are showing really remarkable efficacy in excellent peer-reviewed studies.
0:32:44 So before moving to some of the newer atypical compounds and things sold over the counter,
0:32:51 I’d like to just briefly return to the classic drugs that are used to treat ADHD.
0:32:56 These are the ones I mentioned earlier, methylphenidate, also called Ritalin,
0:33:02 modafinil, armodafinil is another one, and Adderall.
0:33:07 Again, all of these work by increasing levels of dopamine and norepinephrine.
0:33:13 I think it is important to understand the extent to which they all carry more or less the same side effect,
0:33:16 such as high propensity for addiction and abuse.
0:33:23 Amphetamines of any kind, as well as cocaine, can cause sexual side effects because they’re vasoconstrictors.
0:33:26 So these drugs are not without their consequences.
0:33:30 In addition, they almost all carry cardiac effects, right?
0:33:35 They increase heart rate, but they also have effects on constriction of blood vessels
0:33:39 and arteries and veins and so forth in ways that can create cardiovascular problems.
0:33:47 The best use of things like Adderall, modafinil, armodafinil, and Ritalin
0:33:51 is going to be to combine those treatments with behavioral exercises
0:33:56 that actively engage the very circuits that you’re trying to train up and enhance.
0:34:00 And then perhaps, I want to highlight perhaps, tapering off those drugs
0:34:04 so that then one can use those circuits without any need for chemical intervention.
0:34:07 So despite any controversy that might be out there,
0:34:11 I think it’s fair to say that the consumption of omega-3 fatty acids
0:34:16 can positively modulate the systems for attention and focus.
0:34:26 So then the question becomes, how much EPA, how much DHA, does that differ for what’s helpful for depression, etc.?
0:34:27 And actually, it does differ.
0:34:34 In reviewing the studies for this, it appears that a threshold level of 300 milligrams of DHA
0:34:37 turns out to be an important inflection point.
0:34:44 So typically, fish oils or other sources of omega-3s will have DHA and EPA,
0:34:48 and typically, it’s the EPA that’s harder to get at sufficient levels,
0:34:52 meaning you have to take quite a lot of fish oil in order to get above that 1,000 milligram
0:34:57 or 2,000 milligram threshold to improve mood and other functions.
0:35:02 But for sake of attention, there are 10 studies that have explored this in detail.
0:35:08 And while the EPA component is important, the most convincing studies point to the fact
0:35:14 that getting above 300 milligrams per day of DHA is really where you start to see the attentional effects.
0:35:19 Now, fortunately, if you’re getting sufficient EPA for sake of mood and other biological functions,
0:35:25 almost without question, you’re getting 300 milligrams or more of DHA.
0:35:29 What’s interesting is that there’s another compound, phosphatidylsterene,
0:35:34 that has been explored for its capacity to improve the symptoms of ADHD.
0:35:41 Phosphatidylserine taken for two months for 200 milligrams per day
0:35:44 was able to reduce the symptoms of ADHD in children.
0:35:48 It has not been looked at in adults yet, at least as far as I know,
0:35:55 but that this effect was greatly enhanced by the consumption of omega-3 fatty acids.
0:36:00 So now we’re starting to see synergistic effects of omega-3 fatty acids and phosphatidylsterene.
0:36:06 So I’d like to talk about the drug modafinil and the closely related drug R-modafinil.
0:36:07 That’s A-R-modafinil.
0:36:12 Because modafinil and R-modafinil are gaining popularity out there,
0:36:15 both for treatment of ADHD and narcolepsy,
0:36:21 but also for communities of people that are trying to stay awake long periods of time.
0:36:25 So it’s actively used in the military by first responders.
0:36:30 It’s gaining popularity on college campuses and people are using it more and more as an alternative
0:36:35 to Adderall and Ritalin and excessive amounts of coffee.
0:36:38 It does increase focus and to a dramatic extent.
0:36:42 I want to emphasize that unlike Ritalin and Adderall,
0:36:47 modafinil and R-modafinil are weak dopamine reuptake inhibitors,
0:36:50 and that’s how they lead to increases in dopamine.
0:36:54 Now, you may notice that I haven’t talked much about acetylcholine.
0:36:58 Acetylcholine is a neurotransmitter that at the neuron-to-muscle connections,
0:37:00 the so-called neuromuscular junctions,
0:37:04 is involved in generating muscular contractions of all kinds for all movements.
0:37:08 Acetylcholine is also released from two sites in the brain.
0:37:12 There is a collection of neurons in your brainstem that send projections forward,
0:37:17 kind of like a sprinkler system that’s very diffuse to release acetylcholine,
0:37:23 and those neurons reside in an area or a structure that’s called the pedunculopontine nucleus,
0:37:24 the PPN.
0:37:28 And then there’s a separate collection of neurons in the basal forebrain
0:37:32 called, unimaginatively, nucleus basalis, the nucleus at the base.
0:37:39 And they also hose the brain with acetylcholine, but in a much more specific way.
0:37:41 So one is sort of like a sprinkler system,
0:37:44 and the other one is more like a fire hose to a particular location.
0:37:48 And those two sources of acetylcholine collaborate
0:37:51 to activate particular locations in the brain
0:37:54 and really bring about a tremendous degree of focus
0:37:57 to whatever is happening at those particular synapses.
0:37:59 So now you have an example and you have an understanding
0:38:01 and hopefully a picture in your mind of how all this is working.
0:38:06 Not surprisingly, then, drugs that increase cholinergic
0:38:10 or acetylcholine transmission will increase focus and cognition.
0:38:13 One such compound is so-called alpha-GPC,
0:38:18 which is a form of choline and increases acetylcholine transmission.
0:38:22 Dosages as high as 1,200 milligrams per day,
0:38:24 which is a very high dosage spread out.
0:38:28 Typically, it’s 300 or 400 milligrams spread out throughout the day.
0:38:32 Have been shown to offset some of the effects
0:38:34 of age-related cognitive decline,
0:38:35 improve cognitive functioning people
0:38:37 that don’t have age-related cognitive decline.
0:38:40 Typically, when people are using alpha-GPC to study
0:38:43 or to enhance learning of any kind,
0:38:46 they will take somewhere between 300 and 600 milligrams.
0:38:47 That’s more typical.
0:38:50 Again, you have to check with your doctor.
0:38:53 You have to decide if the safety margins are appropriate for you.
0:38:55 And there are some over-the-counter compounds
0:38:59 that are in active use out there for treatment of ADHD
0:39:03 and in use for simply trying to improve focus.
0:39:07 L-tyrosine, it’s an amino acid that acts as a precursor
0:39:09 to the neuromodulator dopamine.
0:39:12 The dosaging can be very tricky to dial in.
0:39:16 Sometimes it makes people feel too euphoric or too jittery
0:39:19 or too alert that they are then unable to focus well.
0:39:23 So the dosage ranges are huge.
0:39:25 You see evidence for 100 milligrams
0:39:27 all the way up to 1,200 milligrams.
0:39:29 It’s something that really should be approached with caution,
0:39:32 especially for people that have any kind of underlying
0:39:34 psychiatric or mood disorder,
0:39:41 because dysregulation of the dopamine system is central to many of the mood disorders,
0:39:44 such as depression, but also especially mania,
0:39:47 mania bipolar disorder, schizophrenia, things of that sort.
0:39:50 So it’s something that really should be approached with caution.
0:39:52 Everybody nowadays seems to have a smartphone.
0:39:55 They grab our attention entirely,
0:39:57 but within that small box of attention,
0:40:02 there are millions of attentional windows scrolling by, right?
0:40:06 So just because it’s one device that we look at does not mean that we are focused.
0:40:07 We are focused on our phone,
0:40:12 but because of the way in which context switches up so fast within the phone,
0:40:18 it’s thought that the brain is struggling now to leave that rapid turnover of context.
0:40:20 Even though there are trillions,
0:40:24 infinite number of bits of information in the actual physical world,
0:40:25 your attentional window,
0:40:30 that aperture of constriction and dilating that visual window
0:40:33 is the way in which you cope with all that overwhelming information typically.
0:40:35 Well, within the phone,
0:40:41 your visual aperture is set to a given width and within there,
0:40:46 your attentional window is grabbing a near infinite number of bits of information,
0:40:47 colors, movies.
0:40:50 And so the question is,
0:40:55 does that sort of interaction on a regular basis lead to deficits in the types of attention
0:40:58 that we need in order to perform well in work and school relationships, etc.?
0:41:00 And the short answer is yes,
0:41:03 we are inducing a sort of ADHD.
0:41:05 I’m not here to tell you what to do,
0:41:08 but I think whether or not you have ADHD or not,
0:41:14 if you’re an adolescent limiting your smartphone use to 60 minutes per day or less,
0:41:18 and if you are an adult to two hours per day or less,
0:41:26 is going to be among the very best ways to maintain your ability to focus at whatever level you can now.
0:41:28 And as I always say,
0:41:43 most of the things that we get recognized for in life, success in life, in every endeavor, whether or not it’s school, relationships, sport, creative works of any kind, are always proportional to the amount of focus that we can bring that activity.
0:41:56 And I leave you with that about attention and how cell phones and how cell phones and how cell phones are indeed eroding our attentional capacities.
0:42:02 Otherwise, I covered a lot of information about ADHD and the biology of focus and how to get better at focusing.
0:42:06 We talked about the behavioral and psychological phenotypes of ADHD.
0:42:10 We talked about the underlying neural circuitry.
0:42:21 We also talked about the neurochemistry and we talked about the various prescription drug treatments that are aimed at that neurochemistry and aimed at increasing focus in children and adults with ADHD.
0:42:22 We talked about the neurochemistry and ADHD.
0:42:22 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:22 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:22 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:22 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:23 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:24 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:25 We talked about the neurochemistry of ADHD.
0:42:26 We talked about the neurochemistry of ADHD.
Chào mừng bạn đến với Huberman Lab Essentials, nơi chúng ta sẽ trở lại với những tập trước để khám phá những công cụ khoa học mạnh mẽ và có thể thực hiện được nhất cho sức khỏe tâm thần, sức khỏe thể chất và hiệu suất. Tôi là Andrew Huberman, một giáo sư về thần kinh sinh học và nhãn khoa tại Trường Y khoa Stanford. Hôm nay, chúng ta sẽ bàn về rối loạn tăng động giảm chú ý, hay còn gọi là ADHD.
Bây giờ, một lời nhắc nhở nhanh rằng khi chúng ta thảo luận về một rối loạn tâm thần, điều quan trọng là chúng ta phải nhớ rằng tất cả chúng ta đều có xu hướng tự chẩn đoán hoặc chẩn đoán người khác. Chẩn đoán rõ ràng và chính xác về ADHD thực sự nên được thực hiện bởi một bác sĩ tâm thần, một bác sĩ, hoặc một nhà tâm lý học lâm sàng được đào tạo rất bài bản.
Hiện nay, những ước tính cho thấy rằng khoảng một trong mười trẻ em, và có thể nhiều hơn, bị ADHD. Rất may, khoảng một nửa trong số đó sẽ giải quyết được với sự điều trị thích hợp, nhưng nửa còn lại thì thường không. Điều khác mà chúng ta đang thấy nhiều hiện nay là mức độ ADHD tăng lên ở người lớn. Để phục vụ cho cuộc thảo luận hôm nay, sự chú ý, sự tập trung, và sự chú ý đều có thể coi là một.
Vì vậy, những người mắc ADHD gặp khó khăn trong việc giữ vững sự chú ý của họ. Sự chú ý là gì? Sự chú ý là nhận thức. Đó là cách chúng ta cảm nhận thế giới cảm giác xung quanh. Ví dụ, ngay bây giờ, bạn đang nghe sóng âm, bạn đang nhìn thấy mọi thứ, bạn đang cảm nhận những thứ trên da của bạn, nhưng bạn chỉ đang chú ý đến một số trong số đó. Và những gì bạn đang chú ý đến chính là những gì bạn cảm nhận. Vì vậy, nếu bạn nghe thấy giọng của tôi, bạn đang cảm nhận giọng nói của tôi. Bạn không đang chú ý đến các giác quan khác của bạn trong khoảnh khắc này. Bạn có thể thậm chí đang ở bên ngoài trong một làn gió. Và cho đến khi tôi nói điều đó, có thể bạn không nhận thấy làn gió, nhưng cơ thể bạn đã cảm nhận nó suốt thời gian.
Vì vậy, sự chú ý và sự tập trung gần như là một, nhưng kiểm soát xung lực là một thứ tách biệt vì kiểm soát xung lực yêu cầu phải loại bỏ hoặc đặt mũ bảo hiểm lên các sự kiện cảm giác trong môi trường của chúng ta. Nó có nghĩa là thiếu nhận thức. Kiểm soát xung lực là về việc giới hạn nhận thức của chúng ta. Những người mắc ADHD có sự chú ý kém và có mức độ xung đột cao. Đúng, họ dễ bị phân tâm. Đúng, họ dễ dãi. Đúng, họ dễ bị khó chịu bởi những điều xảy ra trong phòng. Họ đôi khi cũng có mức độ cảm xúc cao. Tuy nhiên, những người mắc ADHD có thể có sự tập trung cao, một khả năng tuyệt vời để tập trung vào những thứ mà họ thực sự thích hoặc bị thu hút.
Bây giờ, đây là một điểm rất quan trọng vì những người mắc ADHD có khả năng chú ý, nhưng họ không thể duy trì sự chú ý đó cho những thứ mà họ không thực sự muốn làm. Có một vài điều khác mà những người mắc ADHD thường biểu hiện. Một là những thách thức với nhận thức về thời gian. Những người mắc ADHD thường đến muộn. Họ thường trì hoãn, nhưng điều thú vị và ngạc nhiên là nếu họ được đưa ra một hạn chót, họ thực sự có thể cảm nhận thời gian rất tốt. Và họ thường có thể tập trung rất tốt nếu hậu quả của việc không hoàn thành một nhiệm vụ hoặc không tham gia là đủ nghiêm trọng. Nếu họ không thực sự quan tâm đến hạn chót hoặc hậu quả nào đó, thì họ thường mất ý thức về thời gian và có xu hướng đánh giá thấp thời gian mà mọi thứ sẽ mất.
Điều khác mà những người mắc ADHD gặp thực sự khó khăn là cái gọi là trí nhớ làm việc. Bây giờ, bạn có thể nghĩ rằng những người mắc ADHD sẽ có trí nhớ rất kém, nhưng thực tế thì không phải vậy. Những người mắc ADHD thường có trí nhớ tuyệt vời cho những sự kiện trong quá khứ. Họ có thể nhớ rất rõ những sự kiện sắp xảy ra. Trí nhớ của họ rõ ràng đang hoạt động. Tuy nhiên, một khía cạnh của trí nhớ mà chúng ta gọi là trí nhớ làm việc thường bị gián đoạn. Trí nhớ làm việc là khả năng giữ thông tin cụ thể trong bộ nhớ, để tái chế nó trong não của bạn liên tục để bạn có thể sử dụng nó trong thời gian ngắn hạn hoặc ngay lập tức. Một ví dụ tốt về điều này là bạn gặp ai đó, họ nói cho bạn tên của họ, họ nói cho bạn số điện thoại của họ bằng lời, và bạn phải quay trở lại điện thoại của bạn và nhập số đó vào. Những người không mắc ADHD có thể cần phải nỗ lực vào việc đó. Nó có thể cảm thấy như một cuộc đấu tranh nhỏ, nhưng thường họ có thể lặp lại số điện thoại đó trong đầu mình nhiều lần và sau đó nhập vào điện thoại của họ. Những người mắc ADHD có xu hướng mất khả năng hoặc thiếu khả năng nhớ những thứ mà họ chỉ cần giữ trong trí nhớ từ 10 giây đến một hoặc hai phút.
Vậy, chúng ta đã xác định được nhiều vấn đề mà những người mắc ADHD thường gặp phải. Một số có tất cả chúng, một số chỉ có một phần trong số đó. Mức độ nghiêm trọng của chúng có thể dao động từ rất nghiêm trọng đến nhẹ, nhưng nhìn chung, đó là những thách thức với sự chú ý và sự tập trung, những thách thức với kiểm soát xung lực. Họ dễ bị khó chịu. Họ có một chút xung đột. Họ không thể giữ được công việc. Nhận thức về thời gian có thể sai lệch. Và họ gặp khó khăn với bất cứ điều gì tầm thường mà họ không thực sự quan tâm. Nhưng một lần nữa, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng những người mắc ADHD có khả năng đạt được mức độ tập trung cao, thậm chí là siêu tập trung cho những điều thú vị và mà họ thực sự muốn tham gia.
Tôi muốn nghỉ một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, Eight Sleep. Eight Sleep sản xuất các lớp đệm thông minh với khả năng làm mát, làm ấm và theo dõi giấc ngủ. Một trong những cách tốt nhất để đảm bảo có một giấc ngủ ngon là đảm bảo rằng nhiệt độ của môi trường ngủ của bạn là đúng. Và đó là vì để có thể đi vào giấc ngủ sâu và duy trì giấc ngủ sâu, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải giảm khoảng một đến ba độ. Và để thức dậy cảm thấy được làm mới và tràn đầy năng lượng, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải tăng lên khoảng một đến ba độ. Eight Sleep tự động điều chỉnh nhiệt độ của giường của bạn suốt đêm theo nhu cầu riêng của bạn.
Tôi đã ngủ trên một lớp đệm Eight Sleep hơn bốn năm nay và nó đã hoàn toàn biến đổi và cải thiện chất lượng giấc ngủ của tôi. Eight Sleep vừa mới ra mắt mẫu mới nhất của họ, Pod 5, và Pod 5 có một số tính năng mới quan trọng. Một trong những tính năng mới này được gọi là Autopilot. Autopilot là một engine AI học các mẫu ngủ của bạn để điều chỉnh nhiệt độ của môi trường ngủ của bạn qua các giai đoạn ngủ khác nhau. Nó cũng nâng cao đầu bạn nếu bạn đang ngáy, và thực hiện các điều chỉnh khác để tối ưu hóa giấc ngủ của bạn. Phần bass trên Pod 5 cũng có một loa tích hợp đồng bộ với ứng dụng Eight Sleep và có thể phát âm thanh để hỗ trợ thư giãn và phục hồi. Danh mục âm thanh bao gồm một số kịch bản NSDR, nghỉ ngơi sâu không phải ngủ, mà tôi đã cùng Eight Sleep làm việc để ghi âm. NSDR có thể giúp làm giảm một số tác động tiêu cực của sự thiếu ngủ nhẹ, và NSDR giúp bạn dễ dàng quay trở lại giấc ngủ nếu bạn tỉnh dậy giữa đêm. Đây là một công cụ cực kỳ mạnh mẽ mà bất cứ ai cũng có thể hưởng lợi từ lần đầu tiên và mỗi lần. Nếu bạn muốn thử Eight Sleep, hãy vào eightsleep.com slash Huberman để nhận discount lên đến $350 cho Pod 5 mới. Eight Sleep giao hàng đến nhiều quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm cả Mexico và UAE. Một lần nữa, hãy vào eightsleep.com slash Huberman để tiết kiệm lên đến $350.
Bây giờ, hãy cùng tìm hiểu vấn đề vì sao những người mắc ADHD có thể tập trung rất mạnh vào những thứ mà họ thích và tò mò. Sự thích thú và tò mò, chúng chỉ là cách mà chúng ta mô tả trải nghiệm con người của chúng ta về việc thích những điều gì đó, muốn biết thêm về chúng. Nhưng từ góc độ sinh học thần kinh, chúng có một danh tính và chữ ký rất rõ ràng, đó là dopamine. Dopamine được giải phóng từ các nơron. Đó là cái mà chúng ta gọi là một chất điều chỉnh thần kinh. Và cụ thể hơn, dopamine tạo ra trạng thái tập trung cao độ. Nó có xu hướng thu hẹp thế giới thị giác của chúng ta và khiến chúng ta chú ý đến những thứ bên ngoài và vượt ra ngoài ranh giới của cơ thể. Đó là điều mà chúng ta gọi là cảm giác ngoại vi. Như tôi đã đề cập trước đó, bạn có tất cả những giác quan này đang hoạt động, và bạn chỉ có thể nhận biết một số trong số đó vì bạn chỉ đang chú ý đến một số. Dopamine, khi được giải phóng trong não của chúng ta, có xu hướng kích hoạt các vùng não của chúng ta làm hẹp sự tập trung thị giác và thính giác của chúng ta. Nó tạo ra một hình nón sự chú ý thính giác rất hẹp. Trong khi đó, khi chúng ta có ít dopamine hơn, chúng ta có xu hướng nhìn thấy toàn bộ thế giới. Chúng ta có xu hướng thấy tất cả mọi thứ xung quanh mình. Và chúng ta có xu hướng nghe tất cả mọi thứ cùng một lúc. Vì vậy, khi tôi mô tả điều này, hy vọng bạn đã bắt đầu thấy và hiểu cách mà việc giải phóng dopamine có thể cho phép một người, dù có mắc ADHD hay không, chỉ định sự chú ý của họ đến những thứ cụ thể trong môi trường của họ. Bây giờ, những gì chúng ta đang làm là di chuyển xa khỏi sự chú ý như một thuật ngữ mơ hồ, và chúng ta đang đưa nó vào danh tính hóa học thần kinh, dopamine, và chúng ta đang đưa nó vào danh tính mạch thần kinh. Và chỉ để thêm một chút hương vị và chi tiết về những mạch thần kinh nào, tôi muốn thảo luận về hai loại mạch thần kinh chung mà dopamine thường tăng cường. Loại đầu tiên được gọi là mạng lưới chế độ mặc định. Mạng lưới chế độ mặc định là mạng lưới các khu vực não trong não của bạn, trong não của tôi, và trong não của mọi người mà hoạt động khi chúng ta không làm gì, khi chúng ta chỉ ngồi đấy không hoạt động. Bộ não còn lại mà chúng ta sẽ suy nghĩ và nói đến liên quan đến ADHD là các mạng lưới nhiệm vụ, các mạng lưới của não khiến bạn có định hướng mục tiêu. Và đó là một bộ não hoàn toàn khác. Tuy nhiên, mạng lưới chế độ mặc định và các mạng lưới nhiệm vụ này đang giao tiếp với nhau, và chúng đang làm điều đó theo những cách rất thú vị. Vùng vỏ não trước, không có gì bất ngờ ở phía trước, và bạn có một vùng phía trên và bên, phần phía bên của vỏ não trán lưng, và sau đó bạn có một khu vực não gọi là vùng vỏ não cingulate phía sau. Và sau đó bạn có một khu vực gọi là thùy đỉnh bên. Một lần nữa, bạn không cần phải nhớ những cái tên này, nhưng đây là ba khu vực não mà bình thường đồng bộ trong hoạt động của chúng. Vì vậy, khi một trong những khu vực này hoạt động trong một người bình thường, các khu vực khác cũng sẽ hoạt động. Và sau đó một người mắc ADHD, hoặc thậm chí một người có ADHD tiềm tàng, hoặc trong bất kỳ con người nào không ngủ đủ giấc, những gì bạn thấy là mạng lưới chế độ mặc định không đồng bộ. Những khu vực não này chỉ không hoạt động cùng nhau. Bây giờ, các mạng lưới nhiệm vụ bao gồm một bộ cấu trúc khác. Nó vẫn liên quan đến vỏ não trước, nhưng đó là một phần khác của vỏ não trước, được không? Thì thường là vỏ não trước giữa, và có một số khu vực não khác mà vỏ não trước giữa đang giao tiếp liên tục để ngăn chặn những xung động. Bất cứ khi nào bạn đang hạn chế hành vi của mình, những mạng lưới hướng nhiệm vụ này rất hoạt động, được không? Bây giờ, bình thường, trong một người không mắc ADHD, các mạng lưới nhiệm vụ và mạng lưới chế độ mặc định đang hoạt động theo cách có thể thi đấu qua lại. Chúng thực sự là những gì chúng ta gọi là tương quan âm. Trong một người mắc ADHD, chúng thực sự có xu hướng có mối tương quan nhiều hơn. Các mạng lưới chế độ mặc định và các mạng lưới nhiệm vụ thực sự phối hợp tốt hơn. Và bây giờ chúng ta có thể tự tin nói, dựa vào các nghiên cứu hình ảnh não, rằng khi ai đó cải thiện khi được điều trị ADHD, hoặc khi họ không còn mắc ADHD, như đôi khi là trường hợp, thì các mạng lưới chế độ mặc định và các mạng lưới nhiệm vụ có xu hướng lại trở nên tương quan âm một lần nữa. Những gì dopamine đang làm trong ngữ cảnh này là dopamine hoạt động như một nhạc trưởng. Dopamine đang nói rằng mạch này nên hoạt động, thì mạch kia nên hoạt động. Nó nên là mạng lưới chế độ mặc định, và sau đó khi mạng lưới chế độ mặc định không hoạt động, thì nó nên là mạng lưới nhiệm vụ.
Và trong ADHD, có điều gì đó về hệ thống dopamine mà không cho phép nó dẫn dắt các mạng lưới này và đảm bảo rằng chúng giữ được trạng thái như, bạn biết đấy, các kỹ sư, nhà vật lý hoặc nhà toán học sẽ nói là ngoài pha để chống tương quan. Vậy thì chính xác điều gì đang xảy ra với hệ thống dopamine ở những người mắc ADHD, và điều gì đang xảy ra với hệ thống dopamine ở những người có mức độ chú ý tuyệt vời cho bất kỳ nhiệm vụ nào? Vào năm 2015, một bài báo quan trọng đã được công bố, và nó đã chính thức hóa giả thuyết dopamine thấp về ADHD. Hóa ra rằng nếu mức dopamine quá thấp trong các mạch não cụ thể, thì điều này dẫn đến sự bắn neuron không cần thiết trong não mà không liên quan đến nhiệm vụ mà người ta đang cố gắng thực hiện, và không liên quan đến thông tin mà người đó đang cố gắng tập trung vào. Vì vậy, nếu bạn nhớ lại trước đây, bạn có mạng lưới chế độ mặc định và một mạng lưới liên quan đến nhiệm vụ, và chúng cần ở trong một loại hòa hợp chống tương quan như vậy, nhưng trong ADHD, chúng lại bắn cùng nhau. Vấn đề dường như là khi dopamine thấp, các neuron bắn nhiều hơn mức cần thiết trong các mạng lưới điều phối sự chú ý. Đây là giả thuyết dopamine thấp. Và nếu bạn bắt đầu nhìn vào những gì mà những người mắc ADHD đã làm trong hàng thập kỷ, bạn sẽ thấy rằng họ có xu hướng sử dụng ma túy giải trí, hoặc họ có xu hướng sử dụng các chất kích thích không phải ma túy. Những thứ như hút một nửa gói thuốc lá và uống bốn tách cà phê mỗi ngày, hoặc nếu người đó có điều kiện, sử dụng cocaine như một loại ma túy giải trí, hoặc amphetamine như một loại ma túy giải trí, tất cả những chất mà tôi vừa mô tả, đặc biệt là cocaine và amphetamine, nhưng cũng bao gồm cà phê và thuốc lá, đều làm tăng mức độ của nhiều neurotransmitter, nhưng tất cả đều có đặc điểm tăng mức độ dopamine trong não, và đặc biệt là trong các vùng não điều chỉnh sự chú ý và những mạng lưới liên quan đến nhiệm vụ và chế độ mặc định. May mắn thay, trẻ nhỏ thường không có quyền truy cập vào những loại chất kích thích đó. Nhưng nếu bạn nhìn vào trẻ em, ngay cả những trẻ rất nhỏ mắc ADHD, chúng thể hiện những điều như thích những thức ăn có đường, cũng có tác dụng như những chất kích thích tạo ra dopamine. Trong một thời gian dài, người ta đã nghĩ rằng trẻ em mắc ADHD tiêu thụ quá nhiều thực phẩm có đường hoặc uống quá nhiều soda, hoặc người lớn mắc ADHD sẽ dùng ma túy giải trí như methamphetamine hoặc cocaine, hoặc uống cà phê quá nhiều hoặc hút thuốc lá quá nhiều vì họ có mức độ chú ý kém và vì họ không thể đưa ra quyết định tốt. Họ quá bốc đồng và vân vân. Biết những gì mà chúng ta hiện nay biết về dopamine và thực tế rằng có đủ dopamine là cần thiết để phối hợp các mạch thần kinh cho phép sự tập trung và khả năng ra quyết định chất lượng. Một ý tưởng hợp lệ khác là những đứa trẻ và người lớn này thực sự đang cố gắng tự điều trị bằng cách theo đuổi các hợp chất này, phải không? Những thứ như cocaine dẫn đến sự gia tăng lớn về dopamine. Vậy điều gì sẽ xảy ra khi ai đó mắc ADHD sử dụng loại thuốc đó? Hóa ra họ thực sự có được mức độ tập trung cao hơn. Khả năng tập trung vào những điều khác ngoài những điều mà họ cực kỳ quan tâm sẽ tăng lên. Tương tự, trẻ em tiêu thụ bất cứ thứ gì làm tăng mức độ dopamine của chúng, nếu những đứa trẻ đó mắc ADHD, chúng có xu hướng bình tĩnh hơn. Chúng có xu hướng có khả năng tập trung hơn. Vì vậy, dopamine và mức độ dopamine thấp rõ ràng là điều không ổn ở những người mắc ADHD. Giả thuyết dopamine đó đã dẫn đến ý tưởng rằng điều trị cho những người, bao gồm cả trẻ em và người lớn, bằng các hợp chất dopaminergic sẽ tăng cường khả năng tập trung của họ. Và nếu bạn nhìn vào các loại thuốc chính đã được phát triển và hiện nay được tiếp thị bởi các công ty dược phẩm để điều trị ADHD, những loại thuốc đó có tên gọi như Ritalin. Hiện nay, đó thường là những thứ như Adderall, Modafinil và một số các dẫn xuất khác. Tất cả chúng đều phục vụ để tăng mức độ dopamine, đặc biệt là dopamine trong các mạng lưới kiểm soát hành vi hướng nhiệm vụ và phối hợp mạng lưới chế độ mặc định và các mạng lưới liên quan đến nhiệm vụ. Hãy một chút lùi lại và hỏi, những loại thuốc này là gì? Chúng ta biết rằng chúng tăng cường dopamine, nhưng thực sự thì chúng là gì? Ritalin, còn được gọi là methylphenidate, rất giống với amphetamine, speed hoặc những gì thường được gọi là speed trong danh pháp ma túy đường phố. Adderall về cơ bản là một sự kết hợp của amphetamine và dextroamphetamine. Bây giờ, một số bạn có thể nhận ra điều này, rằng Adderall là amphetamine, nhưng tôi đoán rằng có một số lượng khá nhiều bạn ở đó, có thể kể cả phụ huynh và trẻ em, không nhận ra rằng các loại thuốc như cocaine và amphetamine, methamphetamine, vô cùng nguy hiểm và dễ gây nghiện và có tiềm năng cao cho việc lạm dụng. Chà, các phiên bản dược phẩm của những thứ đó chính là những gì được sử dụng để điều trị ADHD, và chúng không hoàn toàn giống như cocaine hay methamphetamine, nhưng về mặt cấu trúc và hóa học thì chúng rất tương tự, và tác động tổng thể của chúng trong não và cơ thể cơ bản là giống nhau, đó là tăng cường dopamine chủ yếu, mà cũng tăng cường mức độ của một chất điều hòa thần kinh được gọi là epinephrine hoặc norepinephrine, còn được gọi là noradrenaline và adrenaline, những cái tên này đều giống nhau. Vì vậy, điều tôi đang nói là các loại thuốc được sử dụng để điều trị ADHD là các chất kích thích, và chúng giống rất nhiều, thực ra gần như giống hệt với một số chất kích thích ma túy đường phố mà tất cả chúng ta đều nghe thấy là rất tồi tệ. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh rằng ở liều lượng thích hợp và làm việc với một bác sĩ tâm thần, bác sĩ thần kinh hoặc bác sĩ gia đình chất lượng, phải là một bác sĩ MD được chứng nhận để kê đơn những thứ này, nhiều người mắc ADHD đạt được sự giảm nhẹ tuyệt vời với những loại thuốc này. Không phải tất cả, nhưng nhiều người thì có, đặc biệt nếu những phương pháp điều trị này được bắt đầu sớm trong cuộc sống. Tôi muốn nghỉ một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, Juve. Juve sản xuất các thiết bị trị liệu ánh sáng đỏ cấp y tế.
Bây giờ, nếu có một điều mà tôi đã nhấn mạnh một cách nhất quán trong podcast này, đó là tác động không tưởng mà ánh sáng có thể có đối với sinh học của chúng ta.
Bây giờ, bên cạnh ánh nắng mặt trời, ánh sáng đỏ và ánh sáng hồng ngoại gần đã được chứng minh có tác dụng tích cực trong việc cải thiện nhiều khía cạnh của sức khỏe tế bào và cơ quan, bao gồm phục hồi cơ bắp nhanh hơn, cải thiện sức khỏe da và quá trình lành vết thương, cải thiện tình trạng mụn trứng cá, có nghĩa là làm giảm mụn, giảm đau và viêm, cải thiện chức năng ty thể, và thậm chí cải thiện cả chức năng thị giác.
Điều khiến đèn Juve trở nên khác biệt và lý do tại sao chúng là thiết bị liệu pháp ánh sáng đỏ mà tôi ưa chuộng là vì chúng sử dụng các bước sóng đã được chứng minh lâm sàng, có nghĩa là các bước sóng cụ thể của ánh sáng đỏ và ánh sáng hồng ngoại gần trong các sự kết hợp cụ thể để kích thích những thích ứng tế bào tối ưu.
Cá nhân tôi, tôi sử dụng tấm đèn toàn thân Juve khoảng ba đến bốn lần mỗi tuần, thường là vào buổi sáng, nhưng đôi khi vào buổi chiều, và tôi sử dụng đèn cầm tay Juve cả ở nhà và khi tôi đi du lịch.
Nếu bạn muốn thử Juve, bạn có thể truy cập Juve, được viết là J-O-O-V-V.com gạch chéo Huberman.
Juve đang cung cấp một ưu đãi giảm giá độc quyền cho tất cả thính giả của Huberman Lab với mức giảm lên đến $400 cho một số sản phẩm Juve.
Một lần nữa, đó là Juve, J-O-O-V-V.com gạch chéo Huberman để nhận giảm giá lên đến $400.
Bây giờ, khi đã biết những loại thuốc này là gì, tôi muốn đặt ra câu hỏi tại sao lại kê đơn những loại thuốc này?
Trẻ em có một bộ não rất dẻo, có nghĩa là nó có thể tái cấu trúc và thay đổi theo kinh nghiệm rất nhanh so với người lớn.
Việc sử dụng thuốc kích thích khi còn nhỏ, nếu bạn là một đứa trẻ được chẩn đoán ADHD, cho phép mạng lưới não trước liên quan đến nhiệm vụ hoạt động, sẽ hoạt động vào những thời điểm thích hợp.
Và vì những đứa trẻ đó còn nhỏ, nó cho phép những đứa trẻ đó học được khái niệm về sự tập trung và theo đuổi hoặc bước vào trạng thái tập trung đó.
Bây giờ, việc sử dụng một loại thuốc đang tạo ra sự tập trung một cách nhân tạo.
Nó không tạo ra sự tập trung đơn giản vì chúng thực sự quan tâm đến điều gì đó.
Nó đang hóa học kích thích một trạng thái tập trung.
Và hãy thừa nhận rằng, nhiều khía cạnh của tuổi thơ, đi học và trở thành một người trưởng thành chức năng là về việc học cách tập trung ngay cả khi bạn không muốn làm điều gì đó.
Vậy chúng ta nên đánh giá toàn bộ bức tranh này như thế nào mà chúng ta cần nhiều dopamine hơn, nhưng những đứa trẻ này với ADHD, chúng đang nhận dopamine thông qua một loại thuốc, mà thực tế là amphetamines.
Hậu quả dài hạn sẽ là gì?
Hậu quả ngắn hạn sẽ là gì?
Vâng, để có được một số câu trả lời này, tôi đã đến gặp một trong những đồng nghiệp của mình, một bác sĩ thần kinh nhi khoa chuyên về điều trị động kinh và ADHD ở trẻ em từ ba đến 21 tuổi.
Tôi đã đặt ra các câu hỏi sau.
Đầu tiên, tôi hỏi, bạn nghĩ gì về việc cho trẻ em nhỏ dùng amphetamine?
Nếu đảm bảo rằng liều thấp nhất được sử dụng và liều đó được điều chỉnh khi chúng lớn lên và phát triển khả năng chú ý, quan sát của họ là họ đã thấy nhiều trẻ em hưởng lợi hơn là không.
Bây giờ, thực tế là người này, người bạn và đồng nghiệp của tôi, có nhiều chuyên môn về cách thức hoạt động của não và đang xem xét việc cho con mình dùng thuốc như vậy,
tôi đã hỏi, bạn biết không, tại sao bạn không chờ cho đến khi con bạn bước vào giai đoạn dậy thì?
Tôi có ý nói, chúng ta biết rằng ở cả trẻ trai và trẻ gái, có sự gia tăng testosterone và estrogen trong thời kỳ dậy thì làm thay đổi đáng kể cách thức cơ thể xuất hiện,
nhưng cũng thay đổi đáng kể cách thức não bộ hoạt động.
Cụ thể, chúng ta biết rằng dậy thì kích hoạt việc hoạt động của cái gọi là chức năng điều hành liên quan đến nhiệm vụ trước trán.
Điều đó chỉ là cách nói khoa học cho việc có khả năng tập trung, có khả năng định hướng sự chú ý, và kiểm soát các xung động.
Và câu trả lời của họ rất cụ thể và tôi nghĩ là rất quan trọng.
Điều họ nói là, hãy nhìn đây, tính dẻo dai thần kinh lớn nhất trong thời thơ ấu và giảm dần sau khoảng 25 tuổi,
nhưng tính dẻo dai thần kinh từ 3 đến 12 hoặc 13 tuổi rất cao.
Nếu bạn có cơ hội làm việc với một bác sĩ có chất lượng và điều trị những vấn đề này sớm,
những loại thuốc này có thể giúp những mạch não trước này, những mạch liên quan đến nhiệm vụ,
đạt được mức độ chức năng phù hợp của chúng và để trẻ em học cách tập trung trong nhiều bối cảnh khác nhau.
Vậy nên, chúng ta đã nói về các mạch thần kinh liên quan đến sự tập trung và hóa học của sự tập trung,
nhưng chúng ta chưa nói gì về những gì sẽ làm cho chúng ta tốt hơn trong việc tập trung và việc tập trung tốt hơn thực sự là gì.
Vậy hãy lùi lại một bước và nghĩ về cách chúng ta tập trung và cách để cải thiện khả năng tập trung.
Và tôi sẽ chia sẻ với bạn một công cụ mà có dữ liệu nghiên cứu tuyệt vời sẽ giúp bạn trong một phiên duy nhất để cải thiện khả năng tập trung của bạn lý thuyết là mãi mãi.
Điều chúng ta sắp nói đến là khi nào sự chú ý hoạt động và khi nào sự chú ý yếu đi.
Và điều mà chúng ta sẽ nói cụ thể là điều được gọi là “sự nháy mắt chú ý”, không phải nháy mắt thực sự của mắt.
Sự nháy mắt chú ý rất dễ hiểu nếu bạn nghĩ về một nhiệm vụ tìm Waldo.
Bạn biết nhiệm vụ này, tìm Waldo, nơi có một đám đông người và nhiều đồ vật trong một bức tranh, và ở đâu đó trong đó có Waldo với chiếc mũ sọc và cặp kính và là một chàng trai khá gầy, và bạn phải tìm Waldo.
Vì vậy, đó là một tìm kiếm hình ảnh và nó là một tìm kiếm hình ảnh cho một đối tượng có những đặc điểm riêng biệt, nhưng lại nằm trong đại dương của những thứ khác mà có thể dễ dàng nhầm lẫn với Waldo.
Vì vậy, bạn thường nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn, nhìn.
Khi bạn tìm thấy Waldo, hoặc khi bạn tìm kiếm một mục tiêu trong một nhiệm vụ tìm kiếm hình ảnh khác,
vào thời điểm đó, hệ thống thần kinh của bạn ăn mừng một chút,
và nó ăn mừng thông qua việc giải phóng các chất hóa học thần kinh khiến bạn cảm thấy tốt.
Bạn đã tìm thấy nó và bạn tạm dừng.
Bây giờ, khoảnh khắc tạm dừng đó rất thú vị, vì khi bạn tạm dừng, điều chúng ta biết từ nhiều thí nghiệm
là trong khoảnh khắc tạm dừng và ăn mừng nhẹ, dù chỉ là nhẹ,
bạn không thể nhìn thấy một Waldo khác đang ngồi ngay bên cạnh.
Dịch đoạn văn sau sang tiếng Việt:
Vậy điều này có nghĩa là khi bạn chú ý vào một điều gì đó, khi bạn tìm kiếm và xác định một mục tiêu thị giác, thì sự chú ý của bạn đã nháy mắt. Nó tắt trong một giây. Nếu bạn thấy điều mà bạn đang tìm kiếm, hoặc bạn rất quan tâm đến điều gì đó, bạn chắc chắn sẽ bỏ lỡ thông tin khác, một phần là vì bạn tập trung quá mức vào một điều gì đó. Điều này dẫn đến một giả thuyết rất thú vị về những gì có thể đi sai trong ADHD, nơi mà chúng ta luôn nghĩ rằng họ không thể tập trung, và mặc dù vậy, chúng ta biết rằng họ có thể tập trung vào những điều mà họ rất quan tâm. Vậy thì, có thể, chỉ có thể thôi, rằng họ đang trải qua nhiều lần nháy mắt chú ý hơn những người không bị ADHD. Thực tế, có dữ liệu hiện nay hỗ trợ khả năng rằng đó thực sự là điều đang xảy ra. Vậy điều họ thực sự cần là đặc tính mà chúng ta gọi là giám sát mở. Trước hết, hệ thống thị giác của bạn có hai chế độ xử lý. Nó có thể cực kỳ tập trung, như thể nhìn qua một ống hút. Tuy nhiên, cũng có một đặc điểm của hệ thống thị giác của bạn cho phép bạn mở rộng tầm nhìn, để ở trong cái gọi là cái nhìn toàn cảnh. Nhìn toàn cảnh thực sự được trung gian bởi một dòng hoặc một tập hợp các mạch thần kinh đi từ mắt vào não. Và đó là một dòng hoặc một tập hợp mạch không chỉ là góc nhìn rộng. Nó cũng tốt hơn trong việc xử lý những điều theo thời gian. Tốc độ khung hình của nó cao hơn. Bạn có thể sử dụng cái nhìn toàn cảnh để tiếp cận trạng thái mà chúng ta gọi là giám sát mở. Khi mọi người làm điều đó, họ có khả năng chú ý và nhận ra nhiều mục tiêu. Vì vậy, đây là điều mà có thể được rèn luyện và mọi người có thể thực hành, bất kể họ có mắc ADHD hay không. Điều này liên quan đến việc học cách mở rộng tầm nhìn của bạn một cách có ý thức. Điều này thực sự khá dễ dàng đối với hầu hết mọi người. Bạn có thể có chủ định đi vào cái nhìn mở và sau đó bạn cũng có thể co lại tầm nhìn của mình. Điều đó có thể không có vẻ như là một thực hành đáng kể hay bất thường, hoặc rằng nó sẽ có bất kỳ tác động nào. Nhưng đáng ngạc nhiên, chỉ cần làm điều đó một lần trong 17 phút đã giảm đáng kể số lần nháy mắt chú ý mà mọi người thực hiện. Nói cách khác, sự tập trung của họ đã cải thiện theo cách gần như vĩnh viễn mà không cần bất kỳ đào tạo bổ sung nào. Bây giờ, hãy nói về các lần nháy thật sự, những cái bạn thực hiện với mí mắt của mình. Tin hay không, cảm nhận về thời gian của bạn cũng bị thay đổi rất nhanh, từ khoảnh khắc này sang khoảnh khắc khác, bởi tần suất bạn nháy mắt. Tôi muốn nhấn mạnh một nghiên cứu cụ thể, có tựa đề rất hợp lý, Thời Gian Được Kéo Dài Sau Khi Nháy Mắt Ngẫu Nhiên. Họ đã khảo sát mối quan hệ giữa sự dao động trong thời gian và nháy mắt. Và để nói ngắn gọn, những gì họ phát hiện ra là ngay sau khi nháy mắt, chúng ta thiết lập lại cảm nhận về thời gian. Điều thú vị và sẽ lập tức làm bạn hiểu tại sao điều này quan trọng là tần suất nháy mắt được kiểm soát bởi dopamine. Vậy điều này có nghĩa là dopamine đang kiểm soát sự chú ý, nháy mắt liên quan đến sự chú ý và sự tập trung, và do đó hệ thống dopamine và nháy mắt là một cách mà bạn liên tục điều chỉnh và cập nhật cảm nhận về thời gian. Và thật may mắn, đó cũng là một điều mà bạn có thể kiểm soát. Vậy điều rút ra cơ bản của nghiên cứu này là nháy mắt kiểm soát cảm nhận về thời gian, nhưng cũng rằng mức độ dopamine có thể thay đổi cảm nhận về thời gian của bạn và, hãy theo dõi tôi ở đây, và rằng nháy mắt và dopamine gắn bó chặt chẽ với nhau. Chúng đang làm việc cùng nhau để kiểm soát sự chú ý của bạn. Hãy nhớ lại từ đầu tập, những gì đang diễn ra ở những người có ADHD. Họ không giỏi trong việc quản lý thời gian của mình. Họ có xu hướng đến trễ hoặc họ không có tổ chức. Mức độ dopamine của họ thấp. Chúng ta cũng biết điều đó. Do đó, họ đang đánh giá thấp thời gian. Và vì vậy, thật hoàn toàn hợp lý khi họ sẽ đến trễ. Thật hoàn toàn hợp lý khi họ sẽ mất dấu thời gian hoặc khả năng tập trung. Điều này thật sự thú vị vì điều đó có nghĩa là trẻ em mắc ADHD, người lớn mắc ADHD, hoặc những người có mức độ tập trung bình thường muốn cải thiện khả năng tập trung của họ có thể làm như vậy thông qua một khóa đào tạo liên quan đến việc học cách bao lâu thì nháy mắt và khi nào và cách duy trì sự tập trung thị giác của họ vào một mục tiêu nhất định. Và hóa ra nghiên cứu này đã thực sự được thực hiện mang tên Cải thiện Sự Chú Ý Ở Học Sinh Tiểu Học Qua Hoạt Động Đào Tạo Tập Trung Vào Hình Ảnh. Tôi sẽ không đi qua tất cả các chi tiết, nhưng những gì họ phát hiện ra là một khoảng thời gian ngắn tập trung vào một mục tiêu thị giác cho phép những học sinh này nâng cao đáng kể khả năng tập trung vào các loại thông tin khác. Và một thành phần quan trọng của tác động này là do cách mà họ đang kiểm soát màn trập trên mắt của họ, mí mắt của họ, và kiểm soát nháy mắt của họ. Vậy những gì họ đã thực hiện trong nghiên cứu là họ đã cho những đứa trẻ này tập trung sự chú ý thị giác của mình vào một vật thể tương đối gần, như tay của họ, trong khoảng một phút, điều này thực sự cần một chút nỗ lực nếu bạn cố gắng làm điều đó. Họ được phép nháy mắt. Chỉ mất vài phút mỗi ngày để làm điều này, 30 giây trong một điều kiện hoặc có thể một phút, và sau đó ở một trạm khác nhìn xa hơn một chút và một chút nữa. Tuy nhiên, có một tính năng quan trọng của nghiên cứu này chắc chắn đáng được đề cập, đó là trước khi họ thực hiện nhiệm vụ tập trung thị giác này hoặc đào tạo, họ đã thực hiện một loạt các chuyển động thể chất với bọn trẻ để bọn trẻ có thể loại bỏ hoặc di chuyển bớt một phần nào đó mong muốn di chuyển của mình và do đó cải thiện khả năng ngồi yên. Bây giờ điều đó hoàn toàn hợp lý khi những màn trập ở phía trước đôi mắt của bạn, chúng không chỉ phục vụ để nháy mắt và cũng không chỉ vì mục đích thẩm mỹ.
Họ có mặt ở đó để điều chỉnh lượng thông tin đi vào hệ thần kinh của bạn, và họ có mặt để điều chỉnh thời gian bạn đưa thông tin vào hệ thần kinh của mình. Cách bạn phân loại thời gian – rộng rãi hay chi tiết – được xác định bởi tần suất nháy mắt của bạn, và cách bạn thu hút sự chú ý từ thế giới thị giác – cụ thể hay tổng quát – được xác định bởi việc bạn có nhìn vào những thứ rất cụ thể như một điểm ngắm hay qua một ống hút soda như thế này, hoặc liệu bạn có ở trong chế độ môi trường toàn cảnh hay không.
Tôi muốn tạm dừng một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, AG1. AG1 là một loại thức uống vitamin, khoáng chất và probiotic, cũng bao gồm prebiotic và adaptogen. Là một người đã tham gia nghiên cứu khoa học gần ba thập kỷ và trong lĩnh vực sức khỏe và thể hình cũng lâu như vậy, tôi luôn tìm kiếm những công cụ tốt nhất để cải thiện sức khỏe tâm thần, sức khỏe thể chất và hiệu suất của mình. Tôi đã phát hiện ra AG1 vào năm 2012, lâu trước khi tôi có podcast, và tôi đã dùng nó mỗi ngày kể từ đó. Tôi thấy nó cải thiện mọi khía cạnh của sức khỏe, năng lượng, sự tập trung của tôi, và tôi cảm thấy tốt hơn rất nhiều khi dùng nó. AG1 sử dụng nguyên liệu chất lượng cao nhất trong các kết hợp đúng, và họ liên tục cải tiến công thức mà không làm tăng chi phí. Thực tế, AG1 vừa mới ra mắt công thức nâng cấp mới nhất của họ. Công thức thế hệ tiếp theo này dựa trên nghiên cứu mới thú vị về tác động của probiotic lên hệ vi sinh vật đường ruột, và giờ đây nó bao gồm một số chủng probiotic đã được nghiên cứu lâm sàng cho thấy hỗ trợ cả sức khỏe tiêu hóa và hệ miễn dịch, cũng như cải thiện sự đều đặn của ruột và giảm đầy hơi.
Mỗi khi tôi được hỏi nếu tôi chỉ có thể dùng một loại thực phẩm chức năng, đó sẽ là loại nào, tôi luôn nói là AG1. Nếu bạn muốn thử AG1, bạn có thể truy cập vào drinkag1.com/slash Huberman. Trong một thời gian giới hạn, AG1 đang tặng một tháng cung cấp omega-3 dầu cá miễn phí cùng với một chai vitamin D3 cộng với K2. Như tôi đã nhấn mạnh trước đây trên podcast này, omega-3 dầu cá và vitamin D3 K2 đã được chứng minh là giúp mọi thứ từ tâm trạng và sức khỏe não bộ đến sức khỏe tim mạch, trạng thái hormone khỏe mạnh và nhiều hơn nữa.
Một lần nữa, đó là drinkag1.com/slash Huberman để nhận một tháng cung cấp omega-3 dầu cá miễn phí, cộng với một chai vitamin D3 cộng với K2 với đăng ký của bạn. Giờ thì tôi muốn quay lại nói về một số loại thuốc thường được sử dụng để truy cập các hệ thống đó, thuốc kê toa, và tôi muốn nói về một số phương pháp không kê toa mới và đang nổi lên để tăng mức độ dopamine, acetylcholine và serotonin trong não bằng cách sử dụng các hợp chất giống như thực phẩm chức năng khác nhau, vì một số chúng đang cho thấy hiệu quả rất đáng kể trong các nghiên cứu có đánh giá ngang hàng xuất sắc.
Vì vậy, trước khi chuyển sang một số hợp chất không điển hình mới và những thứ được bán không cần kê toa, tôi muốn quay lại một chút về các loại thuốc cổ điển được sử dụng để điều trị ADHD. Đây là những loại tôi đã đề cập trước đó, methylphenidate, còn được gọi là Ritalin, modafinil, armodafinil là một loại khác, và Adderall. Một lần nữa, tất cả đều có tác dụng bằng cách tăng mức độ dopamine và norepinephrine. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải hiểu mức độ mà tất cả chúng đều mang lại hiệu ứng phụ tương tự, chẳng hạn như nguy cơ nghiện và lạm dụng cao.
Amphetamines dưới bất kỳ hình thức nào, cũng như cocaine, có thể gây ra các tác dụng phụ về tình dục vì chúng là các chất co mạch. Vì vậy, những loại thuốc này không phải không có hậu quả. Hơn nữa, gần như tất cả đều có tác động lên tim mạch, đúng không? Chúng tăng nhịp tim, nhưng chúng cũng có tác động đến việc co thắt các mạch máu, động mạch và tĩnh mạch và những thứ tương tự theo cách có thể gây ra các vấn đề tim mạch. Sử dụng tốt nhất các thứ như Adderall, modafinil, armodafinil và Ritalin sẽ là kết hợp những phương pháp điều trị đó với các bài tập hành vi chủ động kích hoạt các mạch mà bạn đang cố gắng huấn luyện và nâng cao. Và sau đó có thể, tôi muốn nhấn mạnh, giảm liều những loại thuốc đó để có thể sử dụng các mạch đó mà không cần can thiệp hóa chất.
Vì vậy, bất chấp bất kỳ tranh cãi nào có thể xảy ra, tôi nghĩ rằng thật công bằng khi nói rằng việc tiêu thụ axit béo omega-3 có thể điều chỉnh tích cực các hệ thống cho sự chú ý và tập trung. Vậy câu hỏi đặt ra là, bao nhiêu EPA, bao nhiêu DHA, điều đó có khác nhau không về những gì hữu ích cho trầm cảm, v.v.? Và thực tế, vấn đề này có khác nhau. Khi xem xét các nghiên cứu về điều này, có vẻ như một mức độ ngưỡng là 300 miligam DHA trở thành một điểm chuyển quan trọng. Vì vậy, thường thì dầu cá hoặc các nguồn omega-3 khác sẽ có DHA và EPA, và thông thường, EPA khó đạt được mức độ đủ, có nghĩa là bạn phải uống khá nhiều dầu cá để vượt qua ngưỡng 1.000 miligam hoặc 2.000 miligam để cải thiện tâm trạng và các chức năng khác. Nhưng vì sự chú ý, có 10 nghiên cứu đã khảo sát điều này một cách chi tiết. Và trong khi thành phần EPA là quan trọng, các nghiên cứu thuyết phục nhất chỉ ra rằng việc có hơn 300 miligam DHA mỗi ngày thực sự là lúc bạn bắt đầu thấy các hiệu ứng tập trung.
Giờ thì, may mắn thay, nếu bạn nhận được đủ EPA cho tâm trạng và các chức năng sinh học khác, gần như không còn nghi ngờ gì nữa, bạn cũng đang nhận được 300 miligam hoặc hơn DHA. Điều thú vị là có một hợp chất khác, phosphatidylserine, đã được nghiên cứu về khả năng cải thiện các triệu chứng của ADHD. Phosphatidylserine được dùng trong hai tháng với 200 miligam mỗi ngày đã có thể giảm triệu chứng ADHD ở trẻ em. Nó chưa được xem xét ở người lớn, ít nhất là theo những gì tôi biết, nhưng hiệu ứng này đã được tăng cường đáng kể bởi việc tiêu thụ axit béo omega-3. Giờ đây, chúng ta đang bắt đầu thấy các hiệu ứng tương hỗ giữa axit béo omega-3 và phosphatidylserine.
Vì vậy, tôi muốn nói về thuốc modafinil và thuốc liên quan chặt chẽ là R-modafinil.
Bởi vì modafinil và R-modafinil đang ngày càng trở nên phổ biến, không chỉ cho việc điều trị ADHD và chứng ngủ rũ, mà còn cho những cộng đồng người đang cố gắng giữ tỉnh táo trong thời gian dài. Nó được sử dụng tích cực trong quân đội bởi các nhân viên cứu hộ. Nó đang dần trở nên phổ biến tại các khuôn viên trường đại học và mọi người ngày càng sử dụng nó như một lựa chọn thay thế cho Adderall và Ritalin cũng như lượng café quá mức. Nó thực sự tăng cường sự tập trung và ở mức độ mạnh mẽ. Tôi muốn nhấn mạnh rằng, khác với Ritalin và Adderall, modafinil và R-modafinil là các chất ức chế tái hấp thu dopamine yếu, và đó là cách chúng dẫn đến sự gia tăng dopamine.
Bây giờ, bạn có thể nhận thấy rằng tôi chưa nói nhiều về acetylcholine. Acetylcholine là một chất dẫn truyền thần kinh, tại các kết nối từ neuron đến cơ, hay còn gọi là khớp thần kinh cơ, có vai trò trong việc tạo ra sự co cơ của tất cả các loại cho mọi chuyển động. Acetylcholine cũng được giải phóng từ hai vị trí trong não. Có một tập hợp các neuron trong thân não của bạn gửi các tiên lượng về phía trước, giống như một hệ thống tưới nước rất lan tỏa để giải phóng acetylcholine, và những neuron này cư trú trong một khu vực hay cấu trúc được gọi là nhân pedunculopontine, hay PPN.
Và sau đó có một tập hợp riêng biệt các neuron trong não giữa gọi là nhân basalis, một cái tên không sáng tạo, là nhân ở bề mặt. Chúng cũng cấp acetylcholine cho não, nhưng theo cách có mục tiêu hơn. Một bên giống như một hệ thống tưới nước, và bên kia giống như một vòi phun nước tới một vị trí cụ thể. Và hai nguồn acetylcholine đó hợp tác để kích hoạt những vị trí đặc biệt trong não và thực sự mang lại một mức độ tập trung rất lớn cho bất cứ điều gì đang diễn ra ở những synapse đó.
Vậy bây giờ bạn đã có một ví dụ và một hiểu biết, và hy vọng có một hình ảnh trong đầu bạn về cách tất cả những điều này hoạt động. Không có gì ngạc nhiên khi những loại thuốc tăng cường truyền dẫn cholinergic hay acetylcholine sẽ tăng cường sự tập trung và nhận thức. Một hợp chất như vậy là alpha-GPC, là một dạng choline và tăng cường truyền dẫn acetylcholine. Liều dùng cao tới 1.200 miligam mỗi ngày, rất cao nếu chia ra. Thông thường, liều dùng từ 300 đến 400 miligam chia ra trong suốt cả ngày. Đã được chứng minh là bù đắp một phần những ảnh hưởng của suy giảm nhận thức liên quan đến tuổi tác, cải thiện chức năng nhận thức cho những người không bị suy giảm nhận thức liên quan đến tuổi tác. Thông thường, khi mọi người sử dụng alpha-GPC để học hoặc để tăng cường việc học bất kỳ loại nào, họ sẽ dùng từ 300 đến 600 miligam. Đó là liều dùng thường gặp. Một lần nữa, bạn phải tham khảo ý kiến bác sĩ của bạn. Bạn phải quyết định xem các khoảng an toàn có phù hợp với bạn không.
Và có một số hợp chất không kê đơn đang được sử dụng tích cực để điều trị ADHD và đơn giản chỉ để cố gắng cải thiện sự tập trung. L-tyrosine, là một axit amin hoạt động như một tiền chất cho chất điều chỉnh thần kinh dopamine. Việc điều chỉnh liều lượng có thể rất khó khăn. Đôi khi nó làm cho mọi người cảm thấy quá hưng phấn hoặc quá hồi hộp hoặc quá tỉnh táo đến mức họ không thể tập trung tốt. Vì vậy, phạm vi liều rất lớn. Bạn thấy bằng chứng cho 100 miligam cho đến 1.200 miligam. Đây là điều mà thực sự nên được tiếp cận với sự thận trọng, đặc biệt đối với những người có bất kỳ loại rối loạn tâm lý hoặc rối loạn tâm trạng nào, bởi vì sự mất cân bằng của hệ thống dopamine là trung tâm của nhiều rối loạn tâm trạng, chẳng hạn như trầm cảm, nhưng cũng đặc biệt là cơn hưng cảm, rối loạn lưỡng cực, tâm thần phân liệt, và những thứ tương tự.
Vì vậy, đó là điều mà thực sự nên được tiếp cận với sự thận trọng. Mọi người ngày nay dường như đều có smartphone. Chúng hoàn toàn thu hút sự chú ý của chúng ta, nhưng trong cái hộp nhỏ đó của sự chú ý, có hàng triệu cửa sổ sự chú ý đang cuộn qua, đúng không? Vì vậy, chỉ vì đó là một thiết bị mà chúng ta nhìn vào không có nghĩa là chúng ta đang tập trung. Chúng ta đang tập trung vào điện thoại của mình, nhưng vì cách mà các ngữ cảnh chuyển đổi quá nhanh trong điện thoại, người ta cho rằng não bộ hiện đang gặp khó khăn khi rời khỏi sự chuyển giao ngữ cảnh nhanh chóng đó. Mặc dù có hàng triệu, số lượng vô hạn các thông tin trong thế giới vật chất thực tế, cửa sổ sự chú ý của bạn, cái lỗ hổng thu hẹp và giãn nở đó là cách mà bạn đối phó với tất cả những thông tin áp đảo đó trong các trường hợp thông thường.
Vâng, trong điện thoại, lỗ hổng thị giác của bạn được thiết lập ở một độ rộng nhất định và bên trong đó, cửa sổ sự chú ý của bạn đang bắt lấy một số lượng gần như vô hạn các mảnh thông tin, màu sắc, video. Và câu hỏi là, liệu sự tương tác như vậy một cách thường xuyên có dẫn đến sự thiếu hụt trong các loại sự chú ý mà chúng ta cần để làm tốt trong công việc, trường học, mối quan hệ, v.v.? Và câu trả lời ngắn gọn là có, chúng ta đang gây ra một loại ADHD. Tôi không ở đây để chỉ cho bạn phải làm gì, nhưng tôi nghĩ rằng bất kể bạn có ADHD hay không, nếu bạn là một thanh thiếu niên, hạn chế việc sử dụng smartphone của bạn xuống 60 phút mỗi ngày hoặc ít hơn, và nếu bạn là một người lớn, thì hai giờ mỗi ngày hoặc ít hơn, sẽ là một trong những cách tốt nhất để duy trì khả năng tập trung của bạn ở bất kỳ mức độ nào mà bạn có thể bây giờ.
Và như tôi thường nói, hầu hết những điều mà chúng ta được công nhận trong cuộc sống, thành công trong cuộc sống, trong mọi nỗ lực, bất kể đó là trường học, mối quan hệ, thể thao, hay những công việc sáng tạo nào, đều luôn tỷ lệ thuận với mức độ tập trung mà chúng ta mang lại cho hoạt động đó. Và tôi để lại với bạn những điều này về sự chú ý và cách mà điện thoại di động đang làm giảm khả năng chú ý của chúng ta. Nếu không, tôi đã đề cập rất nhiều thông tin về ADHD và sinh học của sự tập trung cũng như cách cải thiện khả năng tập trung. Chúng ta đã nói về các kiểu hình hành vi và tâm lý của ADHD. Chúng ta đã nói về mạch thần kinh cơ bản.
Chúng tôi cũng đã nói về hóa sinh thần kinh và các phương pháp điều trị bằng thuốc kê đơn nhằm vào hóa sinh thần kinh đó, nhằm tăng cường khả năng tập trung ở trẻ em và người lớn mắc ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh và ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD. Chúng tôi đã nói về hóa sinh thần kinh của ADHD.
– 歡迎來到 Huberman Lab Essentials,
在這裡我們重溫過去的集數,
尋找最有力且可行的基於科學的心理健康、身體健康和表現工具。
我是安德魯·霍伯曼,
我是斯坦福醫學院神經生物學和眼科的教授。
今天,我們將討論
注意力缺陷多動症,或稱為 ADHD。
現在,簡單提醒一下,
每當我們討論精神疾病的時候,
重要的是要記住
我們都有自我診斷
或診斷他人的誘惑。
ADHD的明確和真實診斷
應由精神科醫生、
醫生或受過訓練的臨床心理學家來進行。
目前的估算顯示
大約十分之一的兒童,可能更多,患有ADHD。
幸運的是,其中約一半會在
接受適當治療後得到緩解,
但另一半往往不會。
我們現在看到的另一個現象是
成人中ADHD的發病率增高。
就今天的討論而言,
注意力,集中和專注
本質上是同一件事。
因此,患有ADHD的人難以保持注意力。
什麼是注意力?
什麼是注意力?
好吧,注意力就是感知。
它是我們如何感知感官世界的方式。
例如,現在你正在聽聲波,
你正在看東西,你正在感受皮膚上的觸覺,
但你只是在注意其中一些。
你注意到的那些就是你的感知。
所以如果你聽到我的聲音,你就是在感知我的聲音。
此時此刻,你沒有在注意其他感官。
你甚至可能正處於微風之中。
直到我說這句話之前,你可能沒有感知到那股微風,
但你的身體一直在感知它。
因此,注意力和專注在某種程度上是相同的,
但衝動控制則是另一回事,
因為衝動控制需要排除
或對我們環境中的感官事件進行篩選。
這意味著缺乏感知。
衝動控制是限制我們感知的能力。
患有ADHD的人注意力差,
同時衝動性高。
是的,他們容易分心。
是的,他們衝動。
是的,他們容易對房間裡發生的事感到煩惱。
有時他們情緒波動也相當大。
不過,ADHD患者可以有超強的專注力,
對他們真正喜歡或感興趣的事物
有著令人驚訝的專注能力。
這是一個非常重要的觀點,
因為ADHD患者有能力集中注意力,
但他們無法將這種注意力投入到
他們不真的想做的事情上。
還有另外幾點
ADHD患者經常表現出來的特徵。
其中一個是時間感知的挑戰。
ADHD患者通常遲到。
他們經常拖延,
但有趣和令人驚訝的是,
如果給他們一個截止日期,
他們實際上能很好地感知時間。
如果不完成某項任務或不參加的後果足夠嚴重,
他們通常能很好集中注意力。
如果他們對截止日期或後果並不特別關心,
那麼他們往往會失去對時間的把握,
並且通常低估完成任務所需的時間。
ADHD患者在所謂的工作記憶上有真正的困難。
你可能會想,ADHD患者的記憶力一定非常差,
但事實上並非如此。
ADHD患者往往對過去事件的記憶非常好。
他們能夠很好地記住即將發生的事件。
他們的記憶顯然在運作。
然而,特別在工作記憶方面,
往往會受到干擾。
工作記憶是指在短期內保持特定信息的能力,
在你的大腦中反覆回收這些信息,
以便你能在立即或短期內使用它。
一個好的例子就是你遇到某個人,
他告訴你他的名字,口頭上給你他的電話號碼,
然後你需要走回你的手機並將其輸入。
沒有ADHD的人可能需要投入一些努力。
這可能會感覺到有些掙扎,
但通常他們能夠在腦中反覆背誦那個電話號碼,
然後將其輸入手機。
ADHD患者往往會失去記住信息的能力,
或者缺乏能力去記住他們需要保持在線上的事情,持續10秒到一兩分鐘的時間。
好吧,總的來說,我們已經基本建立了ADHD患者通常表現出的一類特徵。
有些人有所有這些特徵,
有些人只有部分特徵。
其嚴重程度從非常強烈到輕微不一而足,
但一般來說,都是注意力和專注的困難,衝動控制的挑戰。
他們容易煩惱。
他們有某種衝動性。
他們無法保持專注於任務。
時間感知可能會出現問題。
他們難以應對任何乏味的事情,特別是不感興趣的事情。
但再次強調,ADHD患者能夠在他們感興趣且想要參與的事物上獲得增強的專注力,
甚至是超強的專注力。
我想稍作休息,感謝我們的贊助商 Eight Sleep。
Eight Sleep 生產具有冷卻、加熱和睡眠追踪能力的智能床墊套。
確保良好睡眠的最佳方法之一
就是確保你的睡眠環境的溫度合適。
因為為了深度入睡和保持深度睡眠,
你的體溫實際上必須下降約一到三度。
而為了醒來時感到精神煥發、充滿活力,
你的體溫實際上需要上升約一到三度。
Eight Sleep 自動根據你的特定需要調節整晚床墊的溫度。
我在Eight Sleep的床墊覆蓋上睡了超過四年,這完全改變並改善了我的睡眠品質。Eight Sleep最近推出了他們的最新款型Pod 5,Pod 5有幾個新的重要功能。其中一個新功能叫做自動駕駛(Autopilot)。自動駕駛是一個AI引擎,它學習你的睡眠模式,調整你睡眠環境的溫度,以適應不同的睡眠階段。如果你在打呼,它還會抬高你的頭部,並進行其他調整以優化你的睡眠。Pod 5的低音系統同時內建了揚聲器,可以與Eight Sleep應用程式同步,播放音頻以幫助放鬆和恢復。音頻目錄包括幾篇NSDR(非睡眠深度休息)腳本,我與Eight Sleep合作錄製的。NSDR可以幫助抵消輕微睡眠不足的一些負面影響,並且如果您夜間醒來,NSDR能幫助您更快地再次入睡。這是一個極其強大的工具,任何人第一次使用和每次使用時都能受益。如果你想試試Eight Sleep,請訪問eightsleep.com/Huberman以獲得新Pod 5高達350美元的折扣。Eight Sleep運送到包括墨西哥和阿聯酋在內的許多國家。再次強調,那是eightsleep.com/Huberman,以享受高達350美元的優惠。
那麼,讓我們深入探討一下為什麼有ADHD的人可以非常專注於他們喜歡和好奇的事物。享受和好奇心,這只是我們描述人類對喜歡事物的情感,想要了解更多的方式。但從神經生物學的角度來看,它們有非常明確的身份和特徵,那就是多巴胺。多巴胺是來自神經元的物質。我們稱之為神經調節劑。特別地,多巴胺能夠創造一種高度專注的狀態。它會縮小我們的視覺世界,讓我們更專注於那些位於我們皮膚之外的事物。我們稱之為外感知(exteroception)。正如我之前提到的,所有這些感官都進入了我們的腦中,而我們只能感知其中的一部分,因為我們只對某些感官有所關注。當多巴胺在我們的大腦中釋放時,它往往會啟動那些收窄我們視覺焦點和聽覺焦點的大腦區域。這樣它就形成了一個非常狹窄的聽覺注意力圓錐。當我們多巴胺較少時,我們則往往能看到整個世界,能看到我們所處場景的整個畫面,並能同時聽到一切。因此,當我描述這些時,希望你開始逐漸理解多巴胺的釋放如何使一個人(無論他們是否有ADHD)能夠將注意力引導到周圍的特定事物。
現在,我們正在將注意力從一種模糊的、模糊的術語中轉移出去,並為其賦予一個神經化學身份,多巴胺。我們給它賦予了一個神經回路身份。為了增加一點風味和細節,我想討論多巴胺通常增強的兩種一般性神經回路。第一種被稱為默認模式網路(default mode network)。默認模式網路是我們的大腦中,在我們閒置、靜止不動時活動的腦區網路。另一組與ADHD相關的回路是任務網路,這些腦區使你變得有目標導向。這是一組完全不同的腦區。然而,默認模式網路和這些任務網路是相互交流的,並以非常有趣的方式進行交流。前額葉皮層(frontal cortex)位於前方,還有一個背側(dorsal)、上側及側邊的部分,稱為背外側前額葉皮層(dorsolateral prefrontal cortex)。然後是一個叫做後扣帶皮層(posterior cingulate cortex)的腦區,還有一個稱為外側頂葉(lateral parietal lobe)的區域。同樣,你不需要記住這些名字,但這三個腦區會在活動中正常同步。因此,在一般人中,當這些區域中的一個活動時,其他區域也會活躍。而對於有ADHD的人,甚至那些有亞臨床ADHD的人,或者任何一個睡眠不佳的人,你會發現默認模式網路並不同步。這些腦區只是不能很好地協同工作。
現在,任務網路包括一組不同的結構。它仍然涉及前額葉皮層,但這是前額葉皮層中的另一部分。通常是內側前額葉皮層(medial prefrontal cortex),而內側前額葉皮層也會不斷與其他腦區通信,主要是為了抑制衝動。每當你在限制自己的行為時,這些以任務為導向的網路就會非常活躍。通常,對於沒有ADHD的人,任務網路和默認模式網路在某種程度上呈現搖擺的方式。它們其實是我們稱之為反相關(anti-correlated)的。然而,在有ADHD的人中,它們實際上往往更具相關性。默認模式網路和任務網路更具協調性。基於腦部成像研究,我們現在可以有信心地說,當某人在ADHD治療上有所改善,或隨著年齡增長而減輕ADHD症狀(有時會發生的情況),默認模式網路和任務網路往往會再次變成反相關模式。在這種情況下,多巴胺的作用就像是一位指揮者。多巴胺在說,這個回路應該活躍,然後那個回路也應該活躍。應該是默認模式網路,然後在默認模式網路不活躍時,就應該是任務網路。
在注意力不足過動症(ADHD)中,與多巴胺系統有關的一些情況,使得它無法有效地運作這些神經網絡,確保它們保持不相干的相位。那麼,在患有ADHD的人中,多巴胺系統究竟發生了什麼?而在任何任務中擁有超高注意力的人,這個多巴胺系統又是什麼樣的情況呢?在2015年,發表了一篇重要的論文,正式提出了所謂的ADHD低多巴胺假說。研究顯示,如果大腦某些特定迴路中的多巴胺水平過低,會導致大腦中與所做的任務無關的神經元不必要地發火,這些神經元也與個人試著集中注意的資訊無關。因此,如果回想之前,您會發現有一個默認模式網絡和一個任務相關網絡,它們需要保持某種反相關的協調,而在ADHD中,它們卻是同時發火。
問題似乎在於當多巴胺水平低時,這些控制注意力的網絡中的神經元發火頻率超過應有的水平。這就是所謂的低多巴胺假說。如果從經驗上看看ADHD患者幾十年來的行為,會發現他們往往會使用娛樂性毒品,或傾向於沉迷於非藥物刺激物。比如吸煙半包香煙和每天喝四杯咖啡,或如果有機會,使用可卡因作為娛樂性毒品,或安非他命作為娛樂性毒品。我所描述的所有物質,尤其是可卡因和安非他命,還有咖啡和香煙,都能增加多種神經傳遞物質的水平,但都具有增加大腦中多巴胺水平的特質,特別是在調節注意力以及默認模式網絡和任務相關網絡的腦區。
現在,小孩子們通常不會接觸這些刺激物。但如果你觀察患有ADHD的孩子,即使是非常年幼的孩子,他們會顯示出偏好含糖食品的情況,這些食品也能作為誘導多巴胺釋放的刺激物。長期以來,人們認為患有ADHD的孩子消耗過多的含糖食品或喝了太多的碳酸飲料,或ADHD的成年人會濫用如甲基苯丙胺或可卡因這類娛樂性毒品,或會過度飲用咖啡或抽煙,這是因為他們的注意力不足、做決定能力差、衝動等等。
而如今我們知道,適當的多巴胺水平對於協調這些神經迴路(使其能夠集中注意和做出高質量的決策)是必需的。一個同樣有效的想法是,這些孩子和成人實際上是在藉由追求這些物質來自我療癒,對吧?像可卡因這樣的物質會導致多巴胺水平劇增。那麼,當一個ADHD患者服用這種藥物時會怎樣呢?研究發現,他們的專注程度實際上會提高。他們的注意力不僅能集中在那些自己非常關心的事情上,也會有所上升。同樣地,消耗任何能增加他們多巴胺水平的物質的ADHD孩童,往往會變得較為平靜,能夠更好地集中注意力。因此,顯然在ADHD患者中,低多巴胺水平是有問題的。這一多巴胺假說導致了這樣的觀念:治療ADHD患者(無論是孩子還是成人)時使用多巴胺能影響劑會以某種方式提高他們的專注能力。
如果你看看藥品公司開發並現在市場上出售的主流ADHD治療藥物,會發現這些藥物的名稱如利他林(Ritalin)。如今,通常是在像阿多拉(Adderall)、莫達非尼爾(Modafinil)及其他一些衍生藥物。這些藥物的主要功能是增加多巴胺水平,特別是在控制任務導向行為的網絡中,並且協調默認模式網絡和這些任務相關網絡。
讓我們稍微退一步,問一下,這些藥物到底是什麼?我們知道它們會增加多巴胺,但其實質是什麼呢?利他林,又稱為甲基苯丙胺,與安非他命(speed)非常相似,或者在街頭毒品術語中通常稱為speed。阿多拉實際上是安非他命和右旋安非他命的混合物。現在,或許你中間的一些人知道這一點,阿多拉就是安非他命,但我猜有不少人,甚至是家長和孩子,並未意識到這些藥物如可卡因和安非他命、甲基苯丙胺等是極其危險且極易上癮並有著高濫用潛力的物質。那麼,這些藥物的藥用版本正是用於治療ADHD的藥物,它們並不完全像可卡因或甲基苯丙胺,但它們的結構和化學性質非常相似,它們在大腦和身體中的最終效果基本上相同,主要是增加多巴胺水平,但也增加一種叫做腎上腺素或去甲腎上腺素的神經調節劑的水平,這些名稱是相同的。
所以我實際上在說的是,用於治療ADHD的藥物是刺激劑,它們的外觀非常類似,實際上幾乎與我們所聽到的那些可怕的街頭毒品刺激劑是相同的。然而,我想強調的是,在適當劑量並且與合格的精神科醫生、神經科醫生或家庭醫生合作時,由受過專業資格認證的醫生開出的這些藥物,對許多ADHD患者來說,能夠取得良好的療效。不是所有人都能,但許多人能,尤其是如果這些治療是在生命的早期開始的時候。我想快速休息一下,感謝我們的贊助商Juve。Juve製造醫療級紅光療法設備。
現在,如果這個播客中有一件我不斷強調的事情,那就是光對我們生物學的驚人影響。
除了陽光外,紅光和近紅外光已被證明對改善細胞和器官健康的許多方面有積極影響,
包括更快的肌肉恢復、改善皮膚健康、傷口癒合和改善痤瘡,
即減少痤瘡、減輕疼痛和炎症、改善線粒體功能,甚至改善視力功能本身。
使Juve燈具與眾不同的原因,以及為什麼它們是我首選的紅光療法設備,是因為它們使用臨床證實的波長,
意味著特定的紅光和近紅外光波長,以特定的組合觸發最佳的細胞適應。
就我個人而言,我每周使用Juve全身面板大約三到四次,通常是在早上,
但有時在下午,我在家和旅行時都會使用Juve手持燈。
如果您想嘗試Juve,您可以訪問Juve網站,拼寫為J-O-O-V-V.com斜線Huberman。
Juve正為所有Huberman Lab的聽眾提供獨家的折扣,選定的Juve產品最高可減免400美元。
再一次,請訪問Juve網站,J-O-O-V-V.com斜線Huberman,享受最高400美元的折扣。
那麼,既然知道了這些藥物是什麼,我想提出一個問題,為什麼會開這些藥物呢?
兒童的大腦非常具可塑性,這意味著它能夠迅速重塑自己並根據經驗變化,這一點相比成人要快得多。
當一個被診斷為ADHD的孩子服用興奮劑時,可以讓他們的前額葉與任務相關的網絡啟動,
在適當的時候活躍。由於這些孩子年紀尚小,這使他們能夠學習什麼是專注,並在某種程度上跟隨或進入那個專注的隧道。
那麼,通過服用藥物,它就人工地創造了專注。
它並不是因為他們對某事非常感興趣而產生專注,而是通過化學方式誘導專注的狀態。
說實話,很多童年和學校生活以及成為功能性成人的過程,都是在學習如何專注,即使你不想做某件事。
那麼,我們應該如何看待這整個情況?我們需要更多的多巴胺,而這些ADHD的孩子卻是通過藥物獲得多巴胺,這毫無疑問就是安非他命。
長期和短期的後果是什麼?
好吧,為了找到一些答案,我去了一位同事的那裡,他是一位專門治療各年齡段癲癇和ADHD的兒科神經學家,年齡範圍從三歲到21歲。
我問了以下問題。
首先,我問你對給年幼的孩子服用安非他命有什麼看法?
在使用最低可能劑量並隨著他們年齡增長和集中力發展而調整劑量的情況下,他們的觀察是,他們看到更多的孩子從中受益,而不是沒有受益。
現在,這位我現在的朋友和同事在大腦運作方面擁有如此多的專業知識,並考慮讓自己的孩子服用這種藥物,
我問他,你為什麼不等你孩子進入青春期再說呢?
我想,我們都知道,在男孩和女孩身上,在青春期期間,睾酮和雌激素的增加會徹底改變身體的外觀,
但也會徹底改變大腦的功能。
特別是,我們知道,青春期觸發了所謂的額顳任務相關執行功能的激活。
這只是專業術語,用於描述能夠專注、能夠引導注意力、能夠控制衝動的能力。
而他們的回答非常具體,我認為非常重要。
他們說,神經可塑性在童年期最為顯著,並在25歲左右逐漸減弱,但從3歲到12或13歲的神經可塑性是非常高的。
如果你有機會與優質醫生合作並及早治療這些問題,
這些藥物可以使這些額前回路、這些任務相關回路,
達到適當的功能水平,讓孩子們在各種不同的情境中學會如何專注。
所以我們討論了專注的神經回路和專注的化學物質,
但我們尚未談論什麼使我們更擅長專注,以及專注得更好究竟是什麼。
所以讓我們退一步,想一想我們如何專注以及如何提高專注力。
我將與您分享一種工具,這種工具擁有優秀的研究數據,能夠在單次會話中理論上永遠增強您的專注能力。
我們接下來要談的是注意力何時發揮作用,何時又會薄弱。
我們具體要談論的是所謂的注意力閃光,而不是實際的眼睜目閉。
如果你想到一個找瓦爾多的任務,就會很容易理解注意力閃光。
你知道這個任務,找瓦爾多,裡面有一堆人物和物體在圖片中,
在某處有瓦爾多,戴著條紋帽子和眼鏡,還有些瘦瘦的,
你必須找到瓦爾多。這是一個視覺搜索,搜索一個具有明顯特徵的物體,
但它嵌入在其他物體的海洋中,這些物體很容易與瓦爾多混淆。
所以你通常會不斷地看、看、看、看、看、看、看、看。
當你找到瓦爾多,或者當你在某個其他視覺搜索任務中搜索目標時,
在那一刻,你的神經系統會稍微慶祝一下,
並通過釋放神經化學物質讓你感覺良好。
你找到了,然後你暫停了。
現在,這個暫停很有趣,因為根據許多實驗,我們知道在那段暫停和輕微慶祝的時刻,無論多微妙,
你無法看到另一個緊挨著它的瓦爾多。
這句話的意思是在關注某件事、尋找和識別視覺目標的過程中,您的注意力閃烁了。它在瞬間關閉了。如果您看到了您正在尋找的東西,或者對某件事非常感興趣,您肯定會錯過其他信息,部分原因是您過於集中於某件事。這引發了一個非常有趣的假設,關於多動症(ADHD)可能出現的問題,因為我們一直認為他們無法集中注意力,但我們知道他們可以專注於自己非常關心的事物。那麼,也許,正是因為他們經歷了比沒有 ADHD 的人更多的注意力閃烁。而事實上,現在有數據支持這種可能性的存在。那麼他們真正需要的就是我們所稱之為的開放監控這一特性。
首先,您的視覺系統有兩種處理模式。它可以高度專注,像飲料吸管一樣的視角。然而,您的視覺系統還有一種特性,可以擴大您的視野,進入一種所謂的全景視野。全景視野實際上是由一組獨立的神經回路或通路從眼睛到大腦進行調節的。這是一條不僅僅是廣角視圖的通路,它在時間處理上也更為出色。它的幀速率更高。您可以利用全景視野來訪問我們稱之為開放監控的狀態。當人們這樣做時,他們能夠同時關注和識別多個目標。因此,這是一個可以鍛煉的技能,無論他們是否有 ADHD,都可以進行練習。這需要學習如何意識地擴大您的視野。這對大多數人來說其實是相當容易的。您可以有意識地進入開放的視野,然後您也可以收縮您的視野範圍。這看起來可能並不是一個重大的或不尋常的練習,或許沒什麼影響。但值得注意的是,僅僅這樣做一次,持續 17 分鐘,就顯著減少了人們的注意力閃烁次數。換句話說,他們的專注力在幾乎永久的方式中有所改善,沒有任何額外的訓練。
現在來談談實際的眨眼,您用眼瞼進行的那種。信不信由您,您的時間感知在瞬間的基礎上,也會因為您眨眼的頻率而改變。我想特別強調一項研究,它的標題非常恰當,叫做《自發眨眼後時間延長》。他們研究了時間波動與眨眼之間的關係。長話短說,他們發現,正當眨眼後,我們的時間感知會重置。現在有趣的是,您會立刻明白這為什麼重要,因為眨眼的頻率是由多巴胺控制的。那麼這意味著多巴胺在控制注意力,眨眼與注意力和專注力有關,因此,多巴胺和眨眼系統是一種不斷調整和更新您時間感知的方式。幸運的是,這也是您可以控制的。
這項研究的基本要點是,眨眼控制時間感知,同時多巴胺的水平可以改變您的時間感,而要與我保持一致的是,眨眼和多巴胺是密切相關的。它們共同作用以控制您的注意力。讓我們回想一下本集的開頭,ADHD患者的情況。他們不擅長管理自己的時間。他們往往會遲到或無法組織。它們的多巴胺水平偏低。我們也知道這一點。因此,他們低估了時間間隔。因此他們遲到是合情合理的。他們失去時間觀念或專注能力也有其道理。這是非常激動人心的,因為這意味著 ADHD 兒童、ADHD 成人,或希望提高專注能力的正常人,都可以通過訓練來學習眨眼的頻率以及何時眨眼,並且如何將視覺焦點集中在特定目標上。
而且事實上,這項研究已經完成,題為《透過聚焦訓練活動改善小學生注意力》。我不會詳細介紹所有細節,但他們發現,短時間專注於視覺目標讓這些學生極大地提高了對其他類型信息的專注能力。而其效果的一個重要組成部分是由於他們控制眼瞼(眼睛的快門),以及控制眨眼的方式。因此,在這項研究中,他們讓這些孩子的視覺注意力集中在某個相對靠近的物體上,比如他們的手,大約持續一分鐘,這其實需要一些努力。如果您嘗試這樣做的話。他們被允許眨眼。每天這樣做只需要幾分鐘,某些情況下可能只需要 30 秒,或許一分鐘,然後在另一個環節中,觀看稍微遠一些的物體。然而,這項研究有一個重要特點,值得一提的是,在他們進行這一視覺焦點任務或訓練之前,他們與孩子們進行了一系列的身體活動,這樣孩子們可以消耗或釋放一部分想要活動的慾望,從而增強他們靜坐的能力。現在這是一個足以讓人理解的道理,眼睛前面的這些快門並不僅僅是為了眨眼,也不是僅僅為了美容。
他們的作用是調節進入你的神經系統的資訊量,並調節你向神經系統引入資訊的持續時間,以及以何種方式進行資訊針對性地收集。你眨眼的頻率會決定你如何精確或廣泛地將時間進行分組,而通過視覺世界吸引注意力的方式則取決於你是否具體觀察事物,比如像十字準線或通過這樣的蘇打吸管的視角,或者你是否處於全景環境模式中。
我想快速休息一下,並感謝我們的贊助商 AG1。AG1 是一種包含維生素、礦物質和益生菌的飲品,還包含益生元和適應原。作為一名參與研究科學近三十年並在健康和健身領域同樣長期事業的人,我不斷尋找改善我的心理健康、身體健康和表現的最佳工具。我在 2012 年發現了 AG1,那時我還沒有播客,並且自那以來我每天都在服用。我發現它改善了我健康的各個方面,包括我的能量、專注力,每當我服用它時,我的感覺都好多了。AG1 使用最高質量的成分以正確的組合,他們不斷改善配方而不增加成本。事實上,AG1 剛剛推出了最新的配方升級。這款新一代配方基於對益生菌對腸道微生物組影響的振奮人心的新研究,現在包含幾種經過臨床研究的益生菌菌株,證明能支持消化健康和免疫系統健康,並改善腸道規律性和減少腹脹。
每當我被問到如果只能服用一種補充劑,那會是什麼時候,我總是回答 AG1。如果你想嘗試 AG1,可以訪問 drinkag1.com slash Huberman。在有限的時間內,AG1 正在贈送一個免費的一個月供應的 omega-3 魚油,還有一瓶維他命 D3 加 K2。就像我在這個播客中之前強調的,omega-3 魚油和維他命 D3 K2 已被證明能對情緒、大腦健康、心臟健康、荷爾蒙狀態等多個方面有幫助。再次強調,請訪問 drinkag1.com slash Huberman,獲得免費的一個月的 omega-3 魚油,加上你的訂閱還會附贈一瓶維他命 D3 加 K2。
現在我想回到討論一些通常用於訪問這些系統的藥物,處方藥的話題,並想談談一些新興的非處方方法,通過使用各種補充劑類化合物來提高大腦中多巴胺、乙醯膽鹼和血清素的水平,因為其中幾種在優秀的同行評審研究中顯示了相當卓越的功效。所以在轉向一些新的典型化合物和販售的非處方藥之前,我想簡短回顧一下用於治療 ADHD 的經典藥物。這些是我之前提到的,甲基苯丙胺(又名利他林)、莫達非尼爾(modafinil)、阿莫達非尼爾(armodafinil)和阿德拉爾(Adderall)。再一次,所有這些藥物都是通過增加多巴胺和去甲腎上腺素的水平來發揮作用。我認為理解它們都以多或少相同的副作用是很重要的,比如對成癮和濫用的高傾向。任何類型的安非他命以及可卡因可能引起性方面的副作用,因為它們是血管收縮劑。因此,這些藥物並非沒有其後果。此外,幾乎所有這些藥物都有心臟效應,對吧?它們增加心率,但也對血管、動脈和靜脈的收縮有影響,可能造成心血管問題。像 Adderall、莫達非尼爾、阿莫達非尼爾以及利他林這些藥物的最佳使用方式,是將這些治療與行為練習結合起來,積極地啟動你試圖訓練和增強的那些回路。然後,也許,我想著重強調,可能需要漸減這些藥物,以便能在不需要化學介入的情況下使用這些回路。因此,儘管外面可能有任何爭議,我認為可以公平地說,攝取 omega-3 脂肪酸能正面調節注意和專注的系統。
那麼問題就是,多少 EPA,多少 DHA,對抑鬱等方面有所不同嗎?其實確實有所不同。在回顧相關研究時,300 毫克 DHA 的閾值成本似乎是個重要的轉折點。因此,通常魚油或其他 omega-3 的來源會有 DHA 和 EPA,通常,EPA 更難以獲得到足夠的水平,這意味著你必須服用相當多的魚油才能超過 1000 毫克或 2000 毫克的閾值,以改善情緒和其他功能。但就注意力而言,有 10 項研究詳細探討了這一點。儘管 EPA 成分很重要,但最具說服力的研究指向事實,即每天攝取超過 300 毫克的 DHA 時,注意力效果會顯著出現。現在,幸運的是,如果你獲取了足夠的 EPA 以改善情緒和其他生物功能,幾乎不需要懷疑的是你會獲得 300 毫克或更多的 DHA。值得注意的是,還有另一種化合物,稱為磷脂酰絲氨酸(phosphatidylserine),被探討其改善 ADHD 症狀的能力。每日攝取 200 毫克的磷脂酰絲氨酸長達兩個月能減少兒童 ADHD 的症狀。至於成人,我知道的至少尚未進行相關研究,但當攝取 omega-3 脂肪酸的時候,這一效果有顯著的增強。因此,我們現在開始看到 omega-3 脂肪酸與磷脂酰絲氨酸的協同效應。
我想討論藥物莫達非尼爾和密切相關的藥物 R-莫達非尼爾(A-R-modafinil)。
由於莫達非尼(modafinil)和R-莫達非尼(R-modafinil)在外界的知名度逐漸增長,無論是用於治療注意力不足過動症(ADHD)和嗜睡症(narcolepsy),還是用於試圖保持長時間清醒的人群中。這類藥物在軍方和急救人員中被廣泛使用,在大學校園中也越來越受歡迎,人們愈來愈多地將其作為阿德拉爾(Adderall)、瑞達林(Ritalin)和過量咖啡的替代品。這確實能極大地提高專注力。我想強調的是,與瑞達林和阿德拉爾不同,莫達非尼和R-莫達非尼是弱多巴胺再回收抑制劑,這也是它們促進多巴胺增長的機制。
現在,你可能注意到我沒有多談乙醯膽鹼。乙醯膽鹼是一種神經傳遞物質,在神經元與肌肉的連接,即所謂的神經肌肉接點中,涉及到各種運動的肌肉收縮。乙醯膽鹼還會從大腦的兩個部位釋放出來。你的腦幹中有一組神經元,向前發出投射,像是一個非常擴散的噴水系統來釋放乙醯膽鹼,這些神經元位於一個叫做腳腦核(pedunculopontine nucleus, PPN)的區域或結構中。而另一組神經元位於基底前腦中,簡單地稱為基底核(nucleus basalis),這些神經元也會以更特定的方式向大腦釋放乙醯膽鹼。所以,一個像噴水系統,另一個則更像是對特定位置的消防水帶。這兩個乙醯膽鹼的來源協同工作,激活大腦中特定的部位,真正帶來對那些特定突觸發生的事情的極大專注。
因此,現在你有了一個例子,並且對這一切的運作有了一定的理解,希望在你的腦海中有一幅畫面。不足為奇的是,增加膽鹼能或乙醯膽鹼傳遞的藥物會提高專注力和認知能力。其中一種化合物是所謂的α-GPC,這是一種膽鹼的形式,能增強乙醯膽鹼的傳遞。每日劑量高達1200毫克,這是一個非常高的劑量,通常在一天內分散攝取300或400毫克的劑量,被證明能抵消某些與年齡有關的認知衰退的影響,改善在不受年齡相關認知衰退影響下個體的認知功能。通常當人們使用α-GPC來學習或增強學習能力時,他們的劑量會在300到600毫克之間。這是更典型的劑量。同樣,你必須向醫生詢問,決定安全邊際是否適合你。
市面上還有一些在使用中的非處方化合物,用於治療注意力不足過動症或僅僅是為了改善專注力。L-酪氨酸(L-tyrosine)是一種氨基酸,作為神經調節物質多巴胺的前體。劑量的調整可能非常棘手,有時它會讓人感到過於愉悅、過於不安或過於清醒,以至於無法有效專注。因此,劑量範圍很大,你會看到有100毫克至1200毫克的證據。這需要非常謹慎,特別是對於有任何潛在精神或情緒障礙的人,因為多巴胺系統的失調是許多情緒障礙(如抑鬱症、特別是躁鬱症、精神分裂症等)的核心。因此,這應該非常謹慎地對待。
如今,每個人似乎都有一部智能手機。它們完全捕捉了我們的注意力,但在那小小的注意力框架內,卻有數以百萬計的注意窗口在滾動。所以,僅僅因為我們正在看一個設備,並不意味著我們正在專注。我們專注於手機,但由於在手機上上下文轉換的速度非常快,人們認為大腦現在正在苦苦掙扎,無法擺脫那快速變化的上下文。即使現實世界中有著數以萬億計的信息,你的注意窗口,即收縮和擴張的視覺窗口,通常是應對所有這些壓倒性信息的方式。
好吧,在手機內,你的視覺孔徑被設定為一定的寬度,而在其中,你的注意窗口則獲取了近乎無限的資訊、顏色、影片。因此,問題是,這種經常性的互動是否會導致在工作、學校、人際關係等方面表現良好所需的注意力類型的缺失?簡單的回答是:是的,我們正在引發一種ADHD。我不是來告訴你該怎麼做的,但我認為無論你是否有ADHD,如果你是一名青少年,將智能手機使用限制在每天60分鐘或更少的時間裡;如果你是成人,則應限制在每天兩小時或更少的時間,這將是保持你目前能專注的最佳方法之一。
正如我所說,我們在生活中的成功,無論是學校、人際關係、運動,還是任何創造性的工作,總是與我們能在那項活動中投入的專注量成正比。最後,我想讓大家深思的是,手機確實在侵蝕我們的專注能力。除此之外,我還涵蓋了大量關於ADHD及其背後的專注生物學,以及如何提高專注力的信息。我們談論了ADHD的行為和心理表型,還談到了其背後的神經電路。
我們也談到了神經化學,並討論了針對該神經化學的各種處方藥療法,旨在提高兒童和成年人注意力缺陷過動症(ADHD)的集中力。我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。 我們談到了ADHD的神經化學。

In this Huberman Lab Essentials episode, I explore the biology and psychology of attention-deficit/hyperactivity disorder (ADHD), and discuss both prescription and non-prescription treatment options.

I discuss the neural circuits involved in attention and concentration, emphasizing dopamine’s role in regulating and coordinating focus. I explain how common prescription stimulants like Ritalin, Adderall, and Modafinil act on the brain to treat ADHD, and discuss non-drug approaches, including supplements and behavioral training to support focus. The episode offers tools and insights beneficial not only for those with ADHD but for anyone seeking to improve attention and focus.

Read the episode show notes at hubermanlab.com.

Thank you to our sponsors

AG1: https://drinkag1.com/huberman

Eight Sleep: https://eightsleep.com/huberman

Joovv: https://joovv.com/huberman

Timestamps

00:00:00 Attention-Deficit/Hyperactivity Disorder (ADHD)

00:01:10 ADHD Challenges, Attention, Impulsivity, Hyperfocus, Time Perception, Working Memory

00:05:22 Sponsor: Eight Sleep

00:07:03 Dopamine & Focus; Default Mode Network & Task Network

00:11:57 ADHD & Low-Dopamine Hypothesis, Stimulants, Sugar

00:16:15 ADHD Prescriptions, Ritalin, Adderall, Stimulants

00:18:05 Sponsor: Joovv

00:19:18 Children, Learning to Focus & ADHD Prescriptions

00:22:26 Attentional Blinks, Tool: Improve Focus, Open-Monitoring, Panoramic Vision

00:26:28 Blinking, Dopamine & Time Perception, Tool: Visual Focus Training

00:30:39 Sponsor: AG1

00:32:16 Ritalin, Adderall, Modafinil, Side Effects, Tapering

00:34:05 Omega-3 Fatty Acids, EPA, DHA & Attention Effects; Phosphatidylserine

00:36:01 Modafinil, Armodafinil

00:36:51 Acetylcholine, Alpha-GPC

00:38:55 L-Tyrosine, Dopamine, Preexisting Conditions & Caution

00:39:51 Smartphones & Focus, Tool: Limiting Smartphone Use

00:41:56 Recap & Key Takeaways

Disclaimer & Disclosures

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *