Improve Energy & Longevity by Optimizing Mitochondria | Dr. Martin Picard

0
0
AI transcript
0:00:04 What’s the deal? Can people reverse the graying of their hair by reducing their stress?
0:00:07 Can people accelerate the graying of their hair by stressing more?
0:00:09 Likely both are true, yes.
0:00:09 Okay.
0:00:15 And I think what we discovered is that hair graying, at least temporarily, is reversible.
0:00:24 This was surprising because it goes against this notion that aging is a linear process that just happens over time no matter what you do.
0:00:38 And here we should know, actually, a hallmark of aging, which is depigmentation, losing color in your beard and your hair, is something that happens to almost everyone, but at different stages of life and so on.
0:00:43 And then on the same person, and the reason we got into this was that this felt like the perfect experiment.
0:00:45 Every hair has the same genome.
0:00:48 They’re all genetically identical twins, right?
0:00:53 And they’re all exposed to the same exercise regime, the same food, the same stress levels.
0:00:59 But yet, some hairs go gray when you’re, like, late 30s, and then some hairs go gray when you’re, like, in your 80s.
0:01:00 What the hell is happening?
0:01:05 If we could figure this out, maybe we can understand why different people age at different rates.
0:01:11 Because it’s very clear that there’s no more than 10% of how long you live that’s genetically driven.
0:01:13 Like, the best studies put this at around 7%.
0:01:19 7% of longevity is genetically inherited, maybe, and then about 90% is not.
0:01:25 Welcome to the Huberman Lab Podcast, where we discuss science and science-based tools for everyday life.
0:01:35 I’m Andrew Huberman, and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology at Stanford School of Medicine.
0:01:37 My guest today is Dr. Martin Picard.
0:01:42 Dr. Martin Picard is a professor of behavioral medicine at Columbia University.
0:01:53 He is also a leading expert on how your daily behaviors and your mode of thinking, meaning your psychology, change energy production in your cells and can accelerate or reverse biological aging.
0:01:57 Most people have heard of mitochondria as the energy-producing organelles within their cells.
0:02:01 And, of course, that’s linked to what we call metabolism and metabolic health.
0:02:06 And, of course, most people understand that eating properly, exercising, and sleep are critical for metabolic health.
0:02:09 But it turns out that’s only part of the story.
0:02:13 As Dr. Picard explains, mitochondria don’t just make energy.
0:02:22 They act as sort of antennas to link your psychological experiences to your organ health, your rate of aging, and your sense of vigor, meaning your mental and physical readiness.
0:02:32 He explains that how well your mitochondria work in different organs and brain areas reflects what specific forms of exercise you do, as well as how you think and how you manage stress.
0:02:40 Today, he explains the things that you can do to enhance mitochondrial function that go beyond the typical get-sleep-eat-right-and-exercise advice.
0:02:43 His lab has shown that aging is not linear.
0:02:48 It’s not just a progression from youth to death where your mitochondria decline over that time.
0:02:59 At different ages and stages, mitochondrial health drops off like a cliff, but there are critical things that you can do in terms of how you eat, your mindset, and exercise that can offset those changes.
0:03:06 His lab also famously showed that graying of hair is indeed related to stress and is also, fortunately, reversible.
0:03:24 By the end of today’s episode, you will not only have had a masterclass in mitochondria, he explains mitochondria with immense clarity so that you really will understand how these incredible organelles work to produce energy and as the sort of antennas to direct that energy from outside you and by the things you do.
0:03:30 And by the end of today’s episode, you’ll also have a lot of actionable items that you can apply toward your health and to offset aging.
0:03:35 Before we begin, I’d like to emphasize that this podcast is separate from my teaching and research roles at Stanford.
0:03:42 It is, however, part of my desire and effort to bring zero-cost to consumer information about science and science-related tools to the general public.
0:03:46 In keeping with that theme, today’s episode does include sponsors.
0:03:49 And now for my discussion with Dr. Martin Picard.
0:03:51 Dr. Martin Picard, welcome.
0:03:52 Thank you.
0:03:54 Your work is so relevant nowadays.
0:04:00 I suppose it was relevant always, but these days we hear so much about mitochondria.
0:04:03 Most people have perhaps heard of mitochondria.
0:04:05 They think the powerhouse of the cell.
0:04:08 But you’re going to tell us that it’s a lot more than that.
0:04:17 And I should say right off the bat that if people think that perhaps a discussion about these little organelles we call mitochondria is not for them,
0:04:22 keep in mind Martin’s Laboratory was the one that discovered that you can indeed reverse the graying of your hair.
0:04:27 That graying of hair is not a prerequisite of aging.
0:04:29 There’s some other ways that hair grays.
0:04:30 So we’ll get to that later.
0:04:32 Super interesting work.
0:04:33 I have a million questions for you.
0:04:40 Let’s start off with the most important and most basic question, which is what is this thing that we call energy?
0:04:42 There’s electrical energy.
0:04:45 We know the sun gives us energy, et cetera.
0:04:54 But when we’re talking about the energy of life, physical and mental vigor, the feeling that we want to do something as opposed to have to force ourselves to do it.
0:04:59 What is this at the organism and cellular level?
0:05:02 I mean, even physicists don’t agree on what energy is.
0:05:04 And there’s been debates.
0:05:12 You know, Richard Feynman, who is like this amazing science communicator, physicist, said that we don’t even know what energy is and what’s the best way to define it.
0:05:21 Because there are all of these forms, thermal energy, heat, right, light energy, electromagnetic, kinetic energy, movement, speed, right, potential energy.
0:05:25 So energy kind of manifests in all of these different ways.
0:05:36 So in a nutshell, I think the best definition I’ve heard from my wife, Narosha, who’s a biophysicist, energy is the potential for change, right?
0:05:41 And that applies to any kind of form, any form of energy you can think about.
0:05:45 It’s the potential for change, for changing something in the system.
0:05:51 And that’s, I think, an accurate description of, you know, thermal energy.
0:05:56 If something is frozen solid, there’s no, you know, potential for moving something.
0:05:59 We need to be at 37 Celsius, right, the human body.
0:06:05 It gives us the potential to move and muscles to contract and, you know, our biology to function.
0:06:10 So this is just one example where there’s like a sweet spot of energy or there needs to be some thermal energy.
0:06:12 You need to be a little warm to be alive.
0:06:19 So the potential for change and then it manifests in all these beautiful ways and it’s something that flows.
0:06:24 You know, a key property of energy is something that has the ability to flow and to transform.
0:06:30 So you can never create nor destroy energy, right?
0:06:32 That’s like a fundamental law of thermodynamics.
0:06:34 But energy always transforms.
0:06:42 So you can transform heat, right, into motion, right, in like the steam engine, for example, through pressure, another form of energy.
0:06:47 Or you can transform electricity into, you know, a picture on your screen.
0:06:48 That’s, you know, what your computer does.
0:06:54 Transforms your raw energy, electricity into, you know, a picture, a sound.
0:06:58 So that’s what happens all around us.
0:07:01 It’s all, you know, energy moving, transforming, energy from the sun.
0:07:07 This outer, you know, reactor and, you know, nuclear reactor in outer space beams energy at us.
0:07:12 And then what plants do is they take that energy, transform, you know, light into biochemistry.
0:07:18 And then you get energy, which used to be immaterial, that gets crystallized into biochemistry.
0:07:24 And then we, human beings, animals, eat that biochemical energy.
0:07:28 And then in our mitochondria, that energy gets transformed, right?
0:07:29 Again, the potential for change.
0:07:34 And then that biochemical energy gets transformed into an electrochemical gradient.
0:07:36 You charge your little batteries, your mitochondria.
0:07:40 And then that’s another form of energy, which, again, is a potential for change.
0:07:42 And then you can make ATP with this.
0:07:43 You can make reactive oxygen species.
0:07:44 You can make hormones.
0:07:47 You can, you know, all of the beautiful things that my mitochondria do.
0:07:52 So energy is that potential for change that has all of these different forms that continuously transforms.
0:07:53 Amazing.
0:07:58 Or you can use your brain to create technologies that create other forms of energy.
0:07:59 Exactly.
0:08:01 Or, excuse me, transform other forms of energy.
0:08:01 Exactly.
0:08:10 And your question was about, you know, the human energy vitality, like, you know, the energy to do something.
0:08:13 And that’s, I think, another manifestation of energy.
0:08:21 As energy flows through this thing that we call biology or, you know, the human body, it kind of moves us into action, right?
0:08:37 And we know from first principles that the basis for human experiences, you know, the mind and our ability to be inspired, to feel, you know, positive things or to feel negative things depends on the flow of energy, right?
0:08:52 That the difference between a thinking, feeling, having experiences and being able to go to the gym and lift and a cadaver is really, it’s not the size of the muscles, the number of cells, the nucleus, the genes, the mitochondria.
0:08:53 It’s none of this.
0:08:58 The difference between a living person and a cadaver is the flow of energy.
0:09:05 When you die, all of the structure, you know, the physical stuff remains as is, but energy stops flowing.
0:09:13 If you stop breathing, if your heart stops beating, energy flow stops and then energy transformation, therefore, can’t happen.
0:09:15 And then that’s what we call death.
0:09:17 And then the mind dies, right?
0:09:19 Like you don’t have an experience anymore.
0:09:31 And so the flow of energy, I think it has to be the basis, not only of life, which we know, you know, to be, to be correct, but also the basis of human experiences and what we experience as energy.
0:09:42 We think about energy, we, we crave energy and we know, and the way we talk about, you know, this person is really good energy or this thing, you know, really energize me or, you know, had this great idea.
0:09:43 Your friend was telling you, I had this great idea.
0:09:44 I’m buzzing, man.
0:09:46 Like, what’s that buzzing thing?
0:09:48 It is a real experience.
0:09:55 And most people will have, you know, had the, the experience of feeling really excited about something, right?
0:09:57 A new idea, a new person.
0:10:01 And then, you know, you have butterflies and, you know, there are emotions going on in your body.
0:10:08 I suspect emotions, the best kind of first principles definition of an emotion is energy in motion.
0:10:15 And we can talk more about like what we experience in terms of energy, but I think it’s pretty clear.
0:10:17 We don’t experience energy per se.
0:10:25 Like, you don’t have a direct experience, an empirical, you know, access to how much fat you have in your body.
0:10:34 Like, there are hormones that communicate and, you know, how much energy is in your liver and, or how much, you know, heat is in, you know, something.
0:10:36 What you feel, what you experience is a change in energy.
0:10:40 When energy moves, you feel that, right?
0:10:42 And I suspect that’s what emotions are.
0:10:43 There’s like a movement of energy.
0:10:45 Something shifts and then you experience that.
0:10:52 A bit like if you’re in a car and your eyes are closed and you’re going constant speed, right?
0:10:53 Kinetic energy.
0:11:02 You have no way of knowing from first experience if you’re going at 100 miles an hour, 10 miles an hour, or if you’re standing still.
0:11:06 These are very different energy, energetic quantities, right?
0:11:07 The kinetic energy.
0:11:11 What you do feel is acceleration and deceleration.
0:11:14 You feel the delta in energy, right?
0:11:15 The change in energy.
0:11:16 Acceleration, deceleration.
0:11:17 Same with temperature.
0:11:21 Like, if you touch something and it’s body temperature, right?
0:11:23 The same temperature as your hand, you don’t feel it.
0:11:27 You don’t feel, you know, room temperature, you know, or body temperature.
0:11:34 What you feel if you touch something that’s cooler than your body, what you’re feeling is not the temperature of what you’re touching.
0:11:37 You’re feeling your temperature leaving your body, right?
0:11:42 It’s the heat of your body leaving through conduction towards this.
0:11:43 And then that’s what you experience.
0:11:46 And if you touch something that’s hot, you’re not feeling the energy of the thing.
0:11:49 You’re feeling the heat that’s coming into your body.
0:11:51 So you feel that delta and that change.
0:11:55 And that’s how human perception also works.
0:11:58 Like, we’re able to see colors, to see light.
0:12:01 You’ve studied the visual system a lot.
0:12:07 You know, fundamentally, the ability of the eye, of the retina to perceive, right?
0:12:12 To sense light requires that you bring photons, right?
0:12:15 That are beaming from whatever source, short, long wavelength.
0:12:18 You need to bring them into stillness, right?
0:12:21 You need to resist the flow of photons.
0:12:24 And then, so you change the speed of the photon.
0:12:26 And it’s that change in energy.
0:12:28 You get kinetic energy, speed of light.
0:12:42 And then, boom, when the delta V, the change in speed happens, this is when you can trigger a calcium release and then molecular series of events and action potential.
0:12:47 So in order to see, you need to resist the flow of photons, right?
0:12:51 You need to resist, you know, energy movement.
0:12:53 And then that triggers a transformation.
0:12:55 Same for hearing, right?
0:13:03 We hear and I hear your voice because my eardrum resists the pressure waves that, you know, you’re producing.
0:13:11 So your energy is being channeled and projected through the air as sound waves, another form of energy.
0:13:17 And then I’m feeling you, right, through your energy that’s carried through the air.
0:13:21 And then because my eardrum resists the pressure wave that you’re producing.
0:13:31 And then it’s that resistance, right, and that change at delta, again, in speed, by resisting the sound waves coming from you, by resisting your energy, now I can perceive them.
0:13:39 And then there are little ossicles in the ear that transmit what used to be pressure waves into now mechanical motion and then into, like, fluid, into the inner ear.
0:13:45 And then the cilia that move and then ions that come in, then eventually they get transformed to electricity, right?
0:13:48 So, again, it’s one form of energy, pressure waves turn into electricity.
0:13:52 And then the brain uses electricity as a form of energy.
0:13:53 There are many, right?
0:13:59 But that electricity is just so amenable to computation, processing, and integration.
0:14:08 So once you have this common energetic language for sight, for hearing, for, you know, touch and smell and taste, then you can integrate that.
0:14:14 We perceive energy transformation and change in energy.
0:14:16 We don’t perceive energy, you know, per se.
0:14:21 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, Helix Sleep.
0:14:26 Helix Sleep makes mattresses and pillows that are customized to your unique sleep needs.
0:14:35 Now, I’ve spoken many times before on the Huberman Lab podcast and elsewhere about the fact that getting a great night’s sleep is the foundation of mental health, physical health, and performance.
0:14:39 Now, the mattress you sleep on makes a huge difference in terms of the quality of sleep that you get each night.
0:14:44 How soft it is, how firm it is, how breathable it is, the temperature, all play into your comfort.
0:14:47 It needs to be tailored to your unique sleep needs.
0:14:54 If you go to the Helix website, you’ll take a brief two-minute quiz and it will ask you questions such as, do you tend to sleep on your back, your side of your stomach?
0:14:59 Maybe you don’t know, but it will also ask you, do you tend to run hot or cold during the night or the early part of the night, etc.
0:15:01 things of that sort.
0:15:07 Maybe you know the answers to those questions, maybe you don’t, but either way, Helix will match you to the ideal mattress for you.
0:15:10 For me, that turned out to be the Dusk mattress, D-U-S-K.
0:15:16 I started sleeping on the Dusk mattress about three and a half years ago, and it’s been far and away the best sleep that I’ve ever had.
0:15:21 It’s absolutely clear to me that having a mattress that’s right for you does improve one’s sleep.
0:15:26 If you’d like to try Helix, you can go to helixsleep.com slash Huberman.
0:15:31 Take that two-minute sleep quiz, and Helix will match you to a mattress that is customized for you.
0:15:34 Right now, Helix is giving up to 20% off site-wide.
0:15:41 Helix has also teamed up with TruMed, which allows you to use your HSA FSA dollars to shop Helix’s award-winning mattresses.
0:15:46 Again, that’s helixsleep.com slash Huberman to get up to 20% off.
0:15:49 Today’s episode is also brought to us by Lingo.
0:15:55 Glucose is a key player in how our body functions, not just in the long term, but in every moment of our lives.
0:15:59 That’s because it is the major fuel for our cells, especially our brain cells.
0:16:06 Glucose directly impacts our brain function, mood, and energy levels, and it may even affect our levels of tenacity and willpower.
0:16:10 This is why I use the Continuous Glucose Monitor from Lingo.
0:16:14 I absolutely love it, and I’m thrilled to have them as a sponsor of the podcast.
0:16:20 Lingo helps me track my glucose in real time to see how the foods I eat and the actions I take impact my glucose.
0:16:24 When glucose in your body spikes or crashes, your cognitive and physical performance do too.
0:16:30 In fact, large glucose peaks and valleys lead to brain fog, fatigue, irritability, and hunger.
0:16:32 What you eat, of course, plays a major role in your glucose.
0:16:36 Some foods cause sharp spikes and big crashes, and others do not.
0:16:40 But not everyone is the same in terms of how they respond to particular foods.
0:16:47 Seeing your glucose in real time helps you build eating and other habits that support metabolic health, mental clarity, and sustained energy.
0:16:56 Lingo has helped me to better understand what foods to eat, when to eat, and how things like a brief walk after a meal can help keep my glucose stable and much more.
0:17:02 If you’d like to try Lingo, Lingo is offering Huberman podcast listeners in the U.S. 10% off a four-week Lingo plan.
0:17:04 Terms and conditions apply.
0:17:08 Visit hellolingo.com slash Huberman for more information.
0:17:12 The Lingo glucose system is for users 18 and older, not on insulin.
0:17:16 It is not intended for the diagnosis of diseases, including diabetes.
0:17:18 Individual responses may vary.
0:17:28 Your description brings to mind a number of things, but years ago, a colleague of mine, who unfortunately now has passed, stopped me in the hallway at Stanford.
0:17:30 This was Ben Barris, my postdoc advisor.
0:17:33 Later, my colleague as a faculty member.
0:17:37 He said, why do we have so much less energy as we get older?
0:17:39 And I said, well, that’s probably not a concern with you, Ben.
0:17:42 I mean, he was known for having tremendous amounts of energy.
0:17:47 He probably only slept four or five hours a night, but in any case, I said, I don’t know.
0:17:49 And he goes, well, how come no one’s working on that?
0:17:51 Like, why are we working on all this other stupid stuff?
0:17:54 And I won’t tell you what he listed off because some of it was stuff in his laboratory.
0:17:58 And I said, well, that stuff’s interesting too.
0:18:09 He goes, but nothing is more interesting than why we have less energy as we get older, except perhaps why it is that the brain can’t change as readily when we’re young as opposed to older.
0:18:21 You said something very important to underscore and that I’d like to get into a bit more, which is you said, you know, or your partner said, energy is the potential for change.
0:18:26 And you mentioned emotions, they stir us, right?
0:18:30 And that that feeling, especially a positive anticipation is so much of what we live for.
0:18:40 In fact, the signature feature of major depression is lack of kind of any idea that there is a future worth living into.
0:18:42 So apathy, et cetera.
0:18:49 Whereas vitality and excitement and everything good about life is about wanting to know what comes next.
0:19:09 So if we take a biophysical to cellular to psychological set of steps here, we would say that somehow energy is converted into this internal vibration, which we call emotions, that let us sense, physically sense into a future.
0:19:14 It could be even a negative emotion, but it still senses into a future.
0:19:26 And then you give this example, very dramatic example, but I believe appropriate of a cadaver where all the material is still there right after death before it degrades, right?
0:19:31 But it can’t move and therefore there is no future.
0:19:32 I can’t sense.
0:19:34 It’s a very, very different way of thinking about death.
0:19:42 So let’s talk about psychological energy and physical energy that we call vitality.
0:19:53 And if you would, it’s just a bit of a challenge, but could you perhaps use that as an opportunity to teach us about these incredible organelles that we call mitochondria?
0:20:04 I use a slide often as an opening slide when I give presentations to academics or non-academics, which is kind of a mitocentric view of the world, right?
0:20:09 Like at some point we realized that the earth was not the center of the world.
0:20:13 And then we switched over to a different form of a different model of the universe.
0:20:18 So my sense is we need to do something similar for in biomedicine.
0:20:30 We still have, I think, in most people’s minds, especially the older generations, a very gene-centric, you know, nucleus-centric view of biology that the genes are there and then central dogma, right?
0:20:34 The genes drive RNA, drive protein, and then drive phenotype.
0:20:37 And we know that that’s not the full picture.
0:20:43 And there’s a lot of end phenotypes, for example, in genetically identical mice, right?
0:20:48 They’re mice that all have the same genome, and some are, like, very anxious, and some are super chill.
0:20:51 It can’t be encoded in the gene somehow.
0:20:54 We found recently that’s actually there are differences in mitochondria.
0:21:13 And part of the reason why these animals behaviorally are different, maybe half of the variants, half of, like, the inter-individual differences, what makes one mouse super chill and the other, the brother, the sister, that is genetically identical, very anxious, has to do with energetics in some way.
0:21:19 So I use this slide to convey this mitocentric perspective.
0:21:24 If you want to have a copy and, you know, show people, I’m happy to share this.
0:21:30 And one way to understand this is energy comes into the organism as food.
0:21:35 We eat and we breathe to fuel our mitochondria, right?
0:21:38 So the reason you breathe is to bring oxygen into the body.
0:21:39 Most people know this.
0:21:44 And then once oxygen is in your lungs, it goes into your blood, and then it goes to the heart, and then the heart kind of, boom.
0:21:47 It distributes this, you know, across a whole organism.
0:21:57 And then when oxygen gets, you know, to your big toe or to your muscle or to your neuron and, you know, your hippocampus or some brain region, what happens is the oxygen enters a cell.
0:22:01 And then once it’s inside the cell, it looks for mitochondria.
0:22:04 It looks, I mean, it’s attracted by a concentration gradient.
0:22:07 So that’s, the mitochondria is where oxygen is consumed.
0:22:15 And then when mitochondria consume oxygen, they basically create a downhill slope for oxygen to kind of be attracted to that.
0:22:21 So you breathe to bring oxygen to your mitochondria, and you eat to bring electrons into your mitochondria.
0:22:36 And what happens there is, you know, this beautiful sequence of reactions where you have electrons from, that were initially stuck on food by the plants, you know, taking solar energy to stick electrons onto carbon.
0:22:44 And then you make hydrocarbons, and then that’s, you know, glucose or starch or, and then oils, lipids, everything that’s good for, good fuel for mitochondria.
0:22:48 Those things, the food and the oxygen converge inside the mitochondria.
0:22:57 And then finally, the electrons that were, you know, ripped off as CO2 is broken into oxygen and are reunited in your mitochondria.
0:23:03 And so your mitochondria actually make water and then release CO2.
0:23:08 So that’s the, they close the life cycle that, you know, we have with photosynthesis.
0:23:10 Photosynthesis makes oxygen and food.
0:23:16 And then our mitochondria brings those two together and then they release water and CO2, exactly what plants need.
0:23:18 So it’s this beautiful cycle.
0:23:27 So when mitochondria do this, it is basically feeding unpatterned energy into the system.
0:23:33 And it starts with the mitochondria the same way that if you feed electricity into a Morse code, right?
0:23:40 You feed electricity, it’s unpatterned energy like food and biochemistry is to your body.
0:23:48 And then you, by pressing and releasing a little lever, right, with a specific pattern, what you’re doing is you’re patterning electricity, which means nothing.
0:23:50 It’s just, you know, raw current.
0:23:58 And then you pattern it in something that means something, short beeps, long beeps, and then you can spell stuff, you can communicate information, right?
0:24:06 So you’re creating information out of, you know, by patterning in time, right, by patterning electricity.
0:24:11 So mitochondria, the way I see them is they’re kind of an energy patterning system.
0:24:16 And we’ve called them the mitochondrial information processing system for that reason.
0:24:19 Should we think of them like a little Morse code lever?
0:24:25 I think it’s a decent, you know, analogy for, you know, part of their behavior, part of what they do fundamentally.
0:24:31 They take raw energy and then they pattern that energy into molecules.
0:24:39 This perhaps is why I’ve heard you say that we should not just think about mitochondria as the powerhouse of the cell generating more ATP.
0:24:47 That is true, but it’s also true that they’re controlling the flow of energy in a very detailed way.
0:24:47 Yeah, correct.
0:24:55 And they’re controlling the flow of energy, but they’re also controlling the transformation of energy, right?
0:25:08 The electricity, you know, can be converted, transformed into all sorts of different messages, signals, right, with your Morse code, depending on the needs, depending on the, you know, the state, depending on the person pressing, releasing the lever.
0:25:11 And sometimes the organism needs a lot of ATP.
0:25:19 If you’re a mitochondrion and you live in the heart and your job is to make ATP, a lot of ATP, and then there’s side jobs.
0:25:25 If you’re a mitochondrion in the liver, your job is very different and you’re a very different kind of mitochondrion.
0:25:26 Well, let me ask you this.
0:25:31 I think you just answered the question, but are there different types of mitochondria?
0:25:31 Yes.
0:25:46 How does a mitochondria in the liver versus in the brain versus in the heart know to take the energy that it’s transforming and pattern its output so that heart cells can do what heart cells need to do or liver or brain?
0:25:50 This seems like a very important issue.
0:25:58 Is it possible even that the mitochondria in these different tissues are fundamentally different organelles?
0:26:00 And we should probably define what an organelle is for people.
0:26:05 Yeah, organelle is the technical term for an organ of the cell.
0:26:11 And the cell typically is represented as this, you know, skin.
0:26:14 And then inside the skin is the cytoplasm, the big soup.
0:26:23 And then inside the soup, the cytoplasm, there is a bunch of little organs that allow the cell to do all sorts of things and perform its activities and replicate and so on.
0:26:25 Mitochondria is one of those organs.
0:26:31 And their purpose is to process, transform energy.
0:26:48 And one of the ways in which they transform energy is taking raw energy from biochemistry, the food you eat, empowered by oxygen to, you know, flow those electrons and then making, building a charge and then powering this beautiful rotor.
0:27:04 And then when mitochondria build their membrane potential to become charged, they use that charge to power the rotation of this turbine.
0:27:08 And then as the turbine turns, it converts ADP into ATP.
0:27:17 So now you have conversion of biochemistry into electricity and electrochemical charge in the mitochondria back into biochemistry, ATP.
0:27:22 What’s in the backdrop of all this, of course, is that all of this self-organizes during development.
0:27:27 Yes, the genes are the blueprint, but this is all built up from scratch.
0:27:30 Probably a tangent for another time.
0:27:37 So how does a heart cell know to produce a lot of ATP versus a liver cell?
0:27:49 And, of course, it’s coordinated in time with sleep and circadian stuff, but how does it know or does it even know I’m a mitochondria inside a heart cell and the amount of energy I need to transform is X?
0:28:01 Yeah, how does a mitochondrion, right, singular is mitochondrion and multiple is mitochondria, how does a mitochondrion in a heart cell know that it needs to be a cardiac mitochondrion, right?
0:28:01 Is that your question?
0:28:07 Yeah, is it genetically different than a mitochondrion from the liver?
0:28:09 No, they’re genetically exactly the same.
0:28:16 And that’s another kind of punch to the gene-based model of biology.
0:28:24 How could it be that every cell in your body is genetically identical and the mitochondria have their own genetic material?
0:28:29 We all have our mom’s mitochondria, which is really beautiful.
0:28:32 100% of our mitochondrial genome is from mom.
0:28:32 Is that true?
0:28:32 Correct.
0:28:33 Okay.
0:28:38 And there were a few papers a few years ago that said, oh, no, look here, there’s this one case.
0:28:47 This one kid or these two kids that have paternal father mitochondria, turns out it was like a mistake in the sequencing or-
0:28:49 So mothers are truly always right.
0:28:52 Yes, power to mothers.
0:28:58 People will be thinking, and I’m also thinking, does that mean, and of course there are lifestyle issues,
0:29:06 but does that mean that if we were to look at the, quote unquote, energy levels of mom versus energy levels of dad,
0:29:15 that what better predicts the energy levels of a kid is the mother’s sort of baseline levels of energy at a given age?
0:29:23 I don’t know of studies that have asked that question about like subjective energy or like the energy to do stuff and which we can, I think we’ll talk more about.
0:29:29 But people have looked at other more tractable, which is what we do in biomedicine.
0:29:37 We take things that we can measure objectively or like, you know, run on a gel or sequence or, you know, objectify with a biomarker in the clinic.
0:29:39 People have looked at longevity, right?
0:29:43 Are you more likely to live long if your mom lived long or if your dad lived long?
0:29:47 Turns out the heritability of longevity is more maternal than paternal.
0:29:55 Are you more likely to have a mental health disorder or to have Parkinson’s or Alzheimer’s if your mom or your dad had it?
0:30:00 Some evidence say it’s more maternally inherited than paternally inherited.
0:30:15 So it could be that part of your ability to live a long, healthy life or your risk or your resilience, right, to those disorders really are conveyed or carried by mitochondria, by your ability to transform energy.
0:30:31 And the reason why through evolution, you need parental inheritance, you get your mitochondria from a single parent, has developed, most people think, is because there needs to be a really close metabolic, energetic match between the mom and the baby, right?
0:30:37 Like the baby comes out and then if the mom has like a certain type of metabolism and we’re all different.
0:30:41 I hope we talk about like how different we are energetically, metabolically.
0:30:44 So we’re all very different.
0:30:50 If the baby that was born was like so metabolically different than the mom, there’s a chance that there would be a mismatch, right?
0:30:53 And then the mom wouldn’t be able to support through breastfeeding historically.
0:30:55 That’s how babies survived.
0:30:57 And that would be a catastrophe.
0:31:07 So, you know, it’s probably a good system to have baby metabolism match pretty closely because they have the same mitochondria as the mom to mom metabolism.
0:31:12 So that’s, I think, a loose hypothesis, but it makes a lot of sense.
0:31:13 It does make a lot of sense.
0:31:25 So every mitochondria you have in your body, like the brain mitochondria, neuron mitochondria, astrocyte mitochondria, whatever your favorite cell type is, your heart mitochondria, liver mitochondria, muscle mitochondria, they’re very different.
0:31:27 And now we have a new method.
0:31:35 There’s a wonderful scientist in our group, Anna Monzel, who’s developed a method to profile different types of mitochondria.
0:31:36 We call this mitotyping.
0:31:44 The same way that now in neuroscience or in immunology, it makes no sense to talk about a brain cell or like an immune cell.
0:31:52 If you’re a self-respecting immunologist, you know your cell types and there’s, you know, at least 30 different types.
0:31:59 So I think we’re at this point in mitochondrial science where we need to adopt a similar level of specificity.
0:32:00 There are different types of mitochondria.
0:32:02 We call those mitotypes.
0:32:08 And they emerge, all of them, from the same mitotype in the egg, right?
0:32:12 The egg that the mother carries and, you know, releases from the ovary.
0:32:16 There’s about half a million mitochondria in that egg.
0:32:21 And then those mitochondria, there’s a single type of mitochondria in there.
0:32:26 And then when it’s fertilized, development happens in this beautiful process.
0:32:32 And through that process, as the heart starts to form, the brain starts to form, the muscles start to form, the mitochondria differentiate.
0:32:40 And then you end up with different types of mitochondria that are adapted and matched to the different demands of cell types, of organs.
0:32:49 And one way we think about this is I think it makes a lot of sense to think about mitochondria as social organisms.
0:32:59 And there are multiple features of mitochondrial biology that obey, you know, what a behavioral social scientist, you know, classify as social.
0:33:06 You know, if you study ants, for example, there’s, like, a few rules that we know ants are social creatures because they form groups, right?
0:33:07 And there are different types.
0:33:09 They divide.
0:33:10 There’s division of labor.
0:33:12 You have worker ants that, you know, work really hard.
0:33:17 And you have warrior ants that are, like, really chubby and, like, they’re here to defend the hive.
0:33:18 They like to fight.
0:33:19 Yeah, exactly.
0:33:27 So those two types of ants, you look at them side by side, there’s, like, this little flimsy, super, like, active worker ant.
0:33:31 And then this, like, chubby warrior ant, genetically, they’re identical.
0:33:33 They have the same genome.
0:33:37 They came as, you know, a little larvae from the, you know, the queen.
0:33:39 But their morphology is super different.
0:33:41 Their behavior is very different.
0:33:52 But through development, their cues that, you know, are applied to the different larvae, and then they end up becoming a worker or a warrior.
0:33:56 So the same kind of thing happens in mitochondria.
0:33:59 So there are different types of mitochondria, like the two types of ants.
0:34:01 There is division of labor.
0:34:09 There’s some mitochondria, for example, in the muscle that are at the surface of the muscle, like, just underneath the sarcolemma, the skin of the muscle cells.
0:34:11 And then their mitochondria that are inside.
0:34:14 We are aware of the actin, myosin, the contractile proteins happen.
0:34:19 Sarcolemal mitochondria and intermyofibular mitochondria, two populations.
0:34:20 Their proteome is different.
0:34:25 Their molecular composition of those different types of mitochondria are different.
0:34:33 Their functions, ATP, synthesis, reactive oxygen species production, their ability to handle calcium and release calcium is different.
0:34:35 Their morphology is very different.
0:34:43 So even within one cell, you get this division of labor and differentiation of mitochondria.
0:34:46 And in every cell, mitochondria have a life cycle.
0:34:52 New mitochondria are born, and old mitochondria die out, which is what happens in social creatures.
0:34:59 And there’s a few other features like this that I think make mitochondria social organisms.
0:35:06 And once you start to think about mitochondria as social creatures, then you understand maybe a little better why they need to fuse with one another.
0:35:14 And if you ask Google, what do mitochondria look like, or chat GPT or whatever, it shows you always the same kind of images.
0:35:16 It’s like a little bean.
0:35:18 You brought one as a gift.
0:35:25 At one moment, I thought they might be brass knuckles when you first handed them to me, but it’s a mitochondrion with the cristae of the mitochondria.
0:35:26 There you go.
0:35:31 Usually looks like this, but you’re saying in reality, there’d be many of these connected to, closely fused to one another.
0:35:31 Yeah.
0:35:38 So, and when they fuse, you get these like bean or kidney shapes or peanut shape, whatever your preference is, that fuse with one another.
0:35:40 And then they form these beautiful filaments.
0:35:48 So if you’re lucky enough to work in a lab that has one of these cool microscopes called confocal microscope or light sheet microscopy,
0:35:50 and then you can make the mitochondria fluorescent.
0:35:55 So you put a dye in the dish and then it’s a little fluorescent molecule.
0:35:57 It goes inside the mitochondria.
0:36:00 It’s attracted by the big charge that mitochondria have.
0:36:07 And then you turn off the lights, look down the eyepiece, and then you see these beautiful like filaments, you know, mitochondria moving.
0:36:09 They move pretty slowly.
0:36:14 And interestingly, they’re just at the edge of human perception of like how quickly we can perceive things to move.
0:36:17 So they move like, you know, barely fast enough so you can see them.
0:36:22 And then they kiss and then confuse completely.
0:36:26 Either you can invite everyone to your lab to see this, but that’s a lot of people.
0:36:26 You’d be very busy.
0:36:29 We’ll put a link to a video of this.
0:36:29 Yeah.
0:36:41 We’re building a webpage called MitoLife, which is to help people, you know, understand themselves energetically and through, you know, the beauty of mitochondria.
0:36:43 And there are all sorts of different types of mitochondria that move differently.
0:36:51 And when the mitochondria are not healthy and if they can’t flow and transform energy properly, they start to look really weird.
0:36:59 It occurred to me that, you know, for the longest time – I’m 50 now, so I can say for the longest time.
0:37:04 For the longest time, we heard that if we want energy, we need to eat, right?
0:37:06 Of course, we need to sleep, but we need to eat.
0:37:08 So be like – and every kid learns.
0:37:11 You’re consuming energy that – so that you’ll fuel your body.
0:37:13 There are all these discussions.
0:37:14 You should eat meat.
0:37:15 Don’t eat meat.
0:37:16 I believe you should eat some meat.
0:37:18 You should eat some vegetables, some fruit, et cetera.
0:37:20 I think you should be an omnivore.
0:37:22 Yes, that’s my belief.
0:37:25 But we all understood that.
0:37:33 But then at some point, probably about 10 years ago, it became clear to people that just consuming more energy didn’t give you more energy.
0:37:34 It was an obvious thing.
0:37:45 But it’s now abundantly clear, and based on what you’re saying, it should be clear to everyone that the issue is not lack of energy going into the system.
0:37:57 It’s that the transformation of energy that occurs in mitochondria somehow is not happening correctly in people that are obese or in people that are eating and feeling lethargic.
0:38:04 And, of course, there’s blood sugar aspects to this, and we could discuss all of that, and we won’t because that’s not the topic for today.
0:38:15 But I think if nothing else, if people can just understand that they have not just these powerhouses but these power plants within their bodies that are transforming the energy.
0:38:28 And the mitochondria are essential to how the energy is transformed and distributed on an organ-by-organ basis, I think that would be a helpful concept for people to get into their mind because people are talking about mitochondria all the time.
0:38:30 People are talking about and hearing about nutrition all the time.
0:38:39 And so often we just think about calories, and, you know, everyone knows that, you know, calories are a unit of, you know, heat off, but when you burn a given food, we learn this stuff.
0:38:42 But it doesn’t transform into good health practices.
0:38:52 But I think nowadays people are starting to get a sense of how their bodies work, and you’re adding a lot of important detail and aspects to that today.
0:38:55 So I just wanted to frame that up.
0:38:57 If you have any reflections on that, great.
0:39:02 If not, it was just a point that came to mind that I think might be useful.
0:39:04 Yes, it’s so important.
0:39:06 And we are energy.
0:39:12 Fundamentally, we are the flow of energy through this biological infrastructure, right, that we call the body.
0:39:16 But you are not the cells or the genes or, right, that thing.
0:39:23 You are much more that energy that is flowing, which is why when the energy stops flowing, you are no longer.
0:39:28 When you die, all the physical stuff remains, but you no longer have an experience.
0:39:30 You no longer exist as a person.
0:39:35 The way I think about this is rather than thinking in nouns, think in verbs.
0:39:41 And I think as biologists, when we teach biology, you have to teach some nouns, some names of things.
0:39:48 But if you can get people to understand the verbs as concepts, it’s worth a gazillion nouns.
0:39:59 And so I think people thinking about themselves as a verb state of energy transformation being, it sounds so mystical, but it’s not mystical.
0:40:00 It’s biochemical.
0:40:00 It is.
0:40:02 I think could be useful.
0:40:21 Along those lines, I do want to talk about this recent paper that you published, which essentially, my understanding is that looked at different brain areas and found that different brain areas have different concentrations of mitochondria.
0:40:27 And we know that different body areas and different organs have different concentrations of mitochondria.
0:40:42 But I heard you say someplace, and this is such a beautiful, sticky topic, as they say, that perhaps the things we do in life, maybe lift weights, maybe study biology, maybe play the piano, maybe some combination of things,
0:40:50 but will enrich the mitochondria, these energy transformation sites, in particular organs and areas of our brain more than others.
0:40:54 And so we really become what we pay attention to.
0:40:57 We become enhanced for what we do.
0:41:03 And that makes sense at the level of endurance runners run and their muscles become and everything becomes optimized for running.
0:41:05 Weight lifters, something else.
0:41:08 But in the brain, this gets very interesting.
0:41:17 This means that if we read poetry, for instance, or study biology, that the areas and circuits of the brain that are responsible for that, in some sense, become better at doing that.
0:41:27 And I think this is a very important topic because it really gets to the essence of who we are as individuals based on our choices of what to do and what not to do.
0:41:35 So with that as the backdrop, if you could tell us about this paper and tell us about what you think about these findings and what they might mean, I would love that.
0:41:38 We flow as energetic processes, right?
0:41:42 To your point, like we are transformative processes.
0:41:45 Like we transform, we flow, we are the energy that flows.
0:41:48 And the more you direct energy to one area, right?
0:41:53 If you go to the gym and you do bicep curls, like you’re resisting the flow of energy while you’re contracting.
0:41:55 And then you do this a few times.
0:41:58 And then when you let go, you get like blood flow, right?
0:42:00 Energy flow through the system.
0:42:03 And we know exercise training is a beautiful example.
0:42:08 Like if you’re trained to run a marathon, for example, you can double the number of mitochondria in your muscles.
0:42:10 Double, right?
0:42:19 And my understanding of this is as energy flows through the existing mitochondria, you’re basically bringing energy into that system.
0:42:25 And then the biochemical energy gets transformed into molecules, into metabolites, and then eventually into proteins.
0:42:29 And then structure gets created as energy flows.
0:42:31 So it’s the flow of energy.
0:42:32 First, you resist it.
0:42:35 We call this energy resistance.
0:42:40 And then when you let go of the resistance, that’s when we build.
0:42:41 That’s when we grow.
0:42:47 That’s when, right, Arnold Schwarzenegger said, muscles are torn in the gym.
0:42:52 They’re fed in the kitchen and are grown in bed, I think.
0:42:56 In an Austrian accent.
0:42:56 Yes.
0:43:05 So if you direct energy towards a muscle, right, then one way to direct energy is to resist the energy flow and then to let go.
0:43:07 And that’s what exercise fundamentally is, right?
0:43:09 You resist the energy flow and then you let go.
0:43:14 When you resist energy too much, it feels uncomfortable, which is the burning pain.
0:43:19 And then when you let go is when growth and building can happen.
0:43:21 And we know the same thing happens everywhere.
0:43:27 This is not, like, a mysterious thing of the muscle and, like, of exercise, you know, physiology.
0:43:30 This is a fundamental biological principle.
0:43:35 If you flow energy in one area, then it will grow.
0:43:36 It will, you know, get better.
0:43:37 It will get more efficient.
0:43:47 And if you block energy flow to one area, like you block blood flow, for example, or you get an accident and the nerve gets, you know, damaged, then the muscle doesn’t contract anymore.
0:43:49 You’re basically blocking the flow of energy there.
0:43:50 And what happens?
0:43:51 It atrophies.
0:43:52 Right?
0:43:57 Atrophy is a normal movement of life when energy flow decreases.
0:44:01 And if there’s no energy flow, there’s no purpose for that structure.
0:44:15 If you feed, if you stimulate that structure, be it a muscle or brain circuit, right, a brain network or brain area, then naturally, you know, that area should grow and build.
0:44:24 And what we know happens in the brain and what we know happens in the brain and also happens between different organs of the body is there’s kind of a competition for finite energy resources, right?
0:44:28 What you said earlier, like, you can’t just eat more to get more energy.
0:44:38 Now we know very well, if you overeat, right, you eat more than your body is actually flowing, consuming in terms of energy, transforming, you get sick.
0:44:45 Like, if you can, you put on fat, which is a good adaptive coping mechanism to eating too much.
0:44:48 But then eventually the system gets overwhelmed.
0:44:53 And then that hurts the mitochondria and it hurts, you know, cells that become insulin resistant.
0:44:55 So there’s all sorts of consequences to eating too much.
0:44:58 You cannot eat more to get more energy.
0:45:03 And that is, I think, still scientifically a very big mystery, right?
0:45:14 That why can’t we just ramp up our energy consumption, energy transformation, and then, like, sleep less and, you know, work out three hours every day.
0:45:22 Even, like, even, like, professional athletes who devote all of their energy to, you know, building muscle mass, building skills, or, you know, building aptitudes.
0:45:25 There’s a limit to how much, you know, you can eat.
0:45:30 And they’re, yeah, we don’t really know why that is, why there’s a limit to that.
0:45:34 And so the body operates an economy of energy.
0:45:36 You have X amount of energy.
0:45:39 You can push that up, you know, over short periods of time.
0:45:43 Like, if you start to work out and you’re a cyclist, you do the Tour de France, right?
0:45:47 Like, three weeks, you’re going for, like, 5,000, 7,000 calories a day.
0:45:49 You do this for three weeks.
0:45:52 There’s a reason why the Tour de France is not four weeks and five weeks, right?
0:45:53 There’s a cap.
0:46:00 And there’s beautiful data showing that the longer the event, the athletic event, the lower the max output per day.
0:46:09 And if you look at that curve, you know, the first point, max power output you can develop over 10 seconds is what you see in the 100-meter sprint, right?
0:46:13 And then you get the 400 meters, and then it goes down.
0:46:18 At the very end, the Tour de France is, you know, marathon is here, Tour de France, three weeks is here.
0:46:21 Then you get, like, crazy run across America, multiple weeks.
0:46:24 And then at the very end, nine months, pregnancy.
0:46:28 And it costs energy to grow a human being.
0:46:38 And some of the data suggests that when you grow a human being for nine months, the woman is basically operating at the max of her capacity if you integrate over, you know, a nine-month period.
0:46:47 Do pregnant women accumulate more mitochondria or the energy demands are entirely for the mitochondria of the developing fetus?
0:46:48 That is a good question.
0:46:51 We know certain brain areas grow during pregnancy.
0:46:53 The brain remodels, exactly.
0:46:55 There are different demands, right?
0:46:59 As a mother, if you’re pregnant now, you need to start to care about different things.
0:47:05 Maybe it’s adaptive to start to think about the world a slightly different way, and it’s not just about yourself.
0:47:12 And so there are certainly even long-lasting brain changes that happen in the woman’s brain.
0:47:21 So this economy of energy between organs is likely what explains if you’re a young woman and you exercise a lot, you lose your menses, right?
0:47:21 Amenorrhea.
0:47:27 And this is not because the reproductive system is broken or because the ovaries are sick or something like that.
0:47:32 The best explanation we have is there’s a shortage of energy.
0:47:42 Like you’re pushing and driving all of your energy budget towards your working muscles, towards making more mitochondria in your muscles, and there’s no more energy to fuel reproduction.
0:47:45 I have a practical question related to this.
0:47:58 I have always wondered why is it that when we’re coming down with a cold or a flu or some sort of other infection that there are a bunch of processes that make us more lethargic and tired.
0:47:59 And these are very adaptive.
0:47:59 Yep.
0:48:03 And we know we need to rest, but it’s not just about getting sleep.
0:48:05 We actually need to slow our circulation down.
0:48:06 We need to rest.
0:48:10 And there are all these theories, you know, about do you feed or starve a cold or flu?
0:48:12 And I covered that in a different episode.
0:48:13 I will put a link.
0:48:14 It’s not straightforward.
0:48:22 But follow your appetite, stay hydrated, keep your electrolytes up, and so forth is the short answer.
0:48:41 But is it that the immune system needs more energy and the body as a protective mechanism, as an adaptive mechanism, is saying slow down everything else and devote yourself to healing, to fighting this infection, as opposed to spending energy even walking up the stairs as much as you typically do during a day?
0:48:42 Is that the idea?
0:48:42 Yep.
0:48:44 I think that’s the best model we have.
0:48:55 And I had a personal experience of this over a New Year’s a couple years ago where I could feel I was, you know, coming down with something before the, you know, New Year’s dinner.
0:48:57 And so it ended up being a pretty short night.
0:48:59 I went to bed early and that night was terrible.
0:49:03 The next day I was so, so off.
0:49:05 And I was, you know, starting to work on the book Energy.
0:49:10 And then I thought, ooh, this is such a cool opportunity.
0:49:12 Like now I’m experiencing, I’m feeling drained, right?
0:49:13 Like I’m in bed.
0:49:14 Everything hurts.
0:49:18 And then I thought, I should be writing about this, right?
0:49:27 Like, and then I thought, like just the thought of like grabbing my computer, then I shouldn’t cost more, doesn’t cost a lot of energy, just like wiggle my fingers on the keyboard.
0:49:29 But, you know, there was no drive.
0:49:33 I stopped caring about stuff that I usually care about, right?
0:49:35 Everyone has experienced this when you’re really sick.
0:49:37 Motivation, right?
0:49:38 Zero.
0:49:43 My capacity to be the best human being that I am and to be kind.
0:49:44 A little diminished.
0:49:49 Just like I was just trying to fucking survive, you know?
0:49:57 Like, and what we know in terms of biology and mitochondria and energy that happens when you’re fighting something like this, the immune system costs a lot of energy.
0:50:07 So, I think the best model interpretation we have of sickness behavior is what you were describing, the technical term, is you feel sick, right?
0:50:08 And you don’t want to move.
0:50:11 The body, you feel cold, right?
0:50:16 Which then forces you to put covers or, you know, to dress, to avoid cold environments.
0:50:23 It hurts to move your body, like to contract muscles and like there’s alladenia, right?
0:50:25 To sensitize, you become more sensitive to pain.
0:50:30 All of these things likely exist in service of conserving your precious energy budget.
0:50:33 And even not eating, right?
0:50:34 Like follow your appetite?
0:50:34 Yes.
0:50:39 And if you, you know, eating costs energy.
0:50:41 Nothing in biology is free.
0:50:43 Everything costs something.
0:50:45 And if you eat food, now you need to masticate.
0:50:47 You need to like have peristalsis.
0:50:52 You need to have gastric acidification movement, you know, secreting digestive enzymes and be some bile.
0:50:56 Like the orchestration of digestion is pretty expensive.
0:50:59 It’s like 10, 15% of your daily energy budget.
0:51:03 So, that’s 10, 15% of your daily energy budget.
0:51:05 If you’re running like a limit, there’s a lot.
0:51:11 By now, I’m sure that many of you have heard me say that I’ve been taking AG1 for more than a decade.
0:51:12 And indeed, that’s true.
0:51:19 The reason I started taking AG1 way back in 2012, and the reason why I still continue to take it every single day,
0:51:26 is because AG1 is, to my knowledge, the highest quality and most comprehensive of the foundational nutritional supplements on the market.
0:51:37 What that means is that it contains not just vitamins and minerals, but also probiotics, prebiotics, and adaptogens to cover any gaps that you might have in your diet while also providing support for a demanding life.
0:51:42 Given the probiotics and prebiotics in AG1, it also helps support a healthy gut microbiome.
0:51:53 The gut microbiome consists of trillions of little microorganisms that line your digestive tract and impact things such as your immune status, your metabolic health, your hormone health, and much more.
0:52:01 Taking AG1 consistently helps my digestion, keeps my immune system strong, and it ensures that my mood and mental focus are always at their best.
0:52:05 AG1 is now available in three new flavors, berry, citrus, and tropical.
0:52:13 And while I’ve always loved the AG1 original flavor, especially with a bit of lemon juice added, I’m really enjoying the new berry flavor in particular.
0:52:14 It tastes great.
0:52:16 But then again, I do love all the flavors.
0:52:24 If you’d like to try AG1 and try these new flavors, you can go to drinkag1.com slash Huberman to claim a special offer.
0:52:28 Just go to drinkag1.com slash Huberman to get started.
0:52:38 You mentioned that if women exercise beyond a certain threshold, they stop menstruating, and that it’s because there’s not enough energy essentially to menstruate.
0:52:43 One idea would be, well, if you just eat enough, then you have enough energy.
0:52:45 But we have to think in verb states, not absolutes.
0:52:59 And so what I’m realizing is that while one needs sufficient energy input in the form of food, and this could also be true for the example of being sick, it’s necessary but not sufficient because the mitochondria are doing two things.
0:53:07 They’re transforming that food energy into bodily energy to menstruate or to move or exercise or think or care about a book, et cetera.
0:53:12 But part of their job is not just to transform the energy.
0:53:13 It’s to distribute the energy.
0:53:16 And so you really need two conditions.
0:53:24 And, you know, I’m not a computer scientist, but I know enough about programming, you know, and engineering that, you know, this concept of an and gate.
0:53:33 You need sufficient energy coming into the system, and you need to be able to distribute that energy properly in order for something to occur.
0:53:34 It’s an and gate.
0:53:35 You need both things basically.
0:53:44 So I now and forever going forward will think about mitochondria as not just energy production but energy distribution organelles.
0:53:44 Yes.
0:53:46 Thanks to the way you described it.
0:53:53 And now it makes perfect sense as to why when I’m sick, if I’m not hungry, I’m not going to force myself to eat, provided I have enough body fat stores.
0:54:05 You know, I need to eat eventually, but whatever weakness or fatigue I feel is probably in that situation where I don’t have an appetite is probably not a lack of caloric energy driving that fatigue.
0:54:15 It’s that my body is saying, you know what, you’re better off just not having me shuttle that food energy through you so I can shuttle your immune cells to the proper place.
0:54:17 And this is when people say the body is smart.
0:54:19 There’s an intelligence to the system.
0:54:22 I think that’s true because with our brains, we think, oh, no, I’ll just cram more energy.
0:54:23 You need to eat.
0:54:25 You need to – no, maybe not.
0:54:31 Whereas if I do have an appetite, I don’t care what people say about feed a cold, starve a flu, or, you know, starve a flu, feed a cold.
0:54:33 I’m just going to do what my body tells me to.
0:54:34 Yes, yes.
0:54:35 And I agree.
0:54:36 The body is wise.
0:54:49 Animals who don’t have a very other non-human animals, like your dogs, they don’t have a mind to distract them from, you know, living in alignment with their energetic states.
0:54:57 So when they’re sick, the immune system just – the amount of – the part of your budget that gets consumed by the immune system, you know, expands, right?
0:55:04 So this energy, this extra energy needs to be stolen from somewhere because you can’t eat more to have, you know, infinite energy.
0:55:07 So where is that energy coming from?
0:55:11 So not contracting your muscles because you feel in pain is a good way.
0:55:15 Not having to thermoregulate because you, you know, cover up, another way to conserve energy.
0:55:27 And then stopping to care about stuff, like becoming asocial and apathic and all of those features of sickness behavior or energy conserving strategies.
0:55:34 And not eating, like if you can have like free 10, 15% of your energy, now you can allocate it to your immune system.
0:55:36 That is a very good strategy.
0:55:41 Most people walk around with multiple weeks, if not months worth of energy, right?
0:55:43 Like under the skin and their love handles.
0:55:49 The record actually for not eating is from this Scottish man, 382 days.
0:55:51 Was he fat when he started?
0:55:51 He was very fat.
0:55:53 Was he fat when it ended?
0:55:56 He lost – how much he lost?
0:55:57 Like 250 pounds, I think.
0:55:59 That’s a lot of stored sandwiches.
0:56:03 So most people can eat – can go a full month without eating.
0:56:08 So – and this maybe goes back to what we talked about earlier.
0:56:12 Like we don’t feel energy quantity, right?
0:56:22 Like if you close your eyes and you feel your energy, like you don’t feel how much fat you have on your body, how much glycogen you have in your liver or, you know, in your muscles.
0:56:25 What you feel is the transformation of energy.
0:56:26 The neural energy.
0:56:28 Do you want to do a little experiment?
0:56:30 We can do a little experiment to feel our energy.
0:56:30 Definitely.
0:56:31 Yeah, okay.
0:56:40 By the way, a tenured full professor at Columbia School of Medicine just said, do you want to do a little experiment to feel your energy?
0:56:43 And we both closed our eyes, which tells you that it’s definitely 2025.
0:56:45 You know, the reason –
0:56:46 Good things have happened in the world.
0:56:47 Okay.
0:56:57 The reason we both closed our eyes and kind of stopped moving our bodies, which is kind of what you do if you want to meditate or something like this, is because it turns off the noise, right?
0:57:05 And if you want to survive in a dangerous physical world, you need to be aware of, like, stuff that might hurt you, right, or kill you.
0:57:15 And feeling your body, like, proprioception and all of this needs to be very high level – it needs to be prioritized over whatever interoceptive, you know, signal there are.
0:57:20 There’s some interoceptive signal, and that’s what we’ll feel into, that, you know, can overcome that.
0:57:25 But just not moving the body, closing your eyes, it kind of helps you to tune into your energy.
0:57:28 And I suspect there’s a lot of value there.
0:57:34 Yeah, we’ll talk more about some incredible results about meditation and restoration of energy.
0:57:37 Can the audience do this along with us, provided they’re not driving?
0:57:38 Yes, yes.
0:57:38 Okay, great.
0:57:44 So, to do this best is you’re sitting comfortably, and you can close your eyes if you want to.
0:57:46 I think that helps with the process.
0:57:52 We’ll take one breath in, and then we’ll hold our breath for a little bit.
0:58:03 So, breathing in, breathing out, and you can breathe out all the way, all the way down, and then hold that breath.
0:58:18 And for the first few seconds, it’s generally not too uncomfortable, but then as you hold this, feel into your body, to your belly, into your chest, into your head.
0:58:23 What’s the effect of not breathing?
0:58:31 And then you start to feel maybe this urge to breathe, and this desire to bring oxygen into your body, to your mitochondria.
0:58:38 And when you need to, you take a breath in, you can open your eyes.
0:58:41 If you can hold it longer, you do.
0:58:42 What did you feel?
0:58:59 So, when I went to the full exhale and held my breath, my, what we geek speak, what neuroscientists call interoception, my perception of things from the skin inward, became more salient, and I could feel my heartbeat more and more.
0:59:05 And then, it didn’t speed up, but I could just feel my heart beating.
0:59:06 I was more aware, excuse me, of my heart beating.
0:59:19 And then, I, as the impulse to breathe started to kick in, you could feel a bit of ramping up of, it’s not anxiety, but it’s a sense of urgency.
0:59:22 You know, hardwired, fortunately, sense of urgency.
0:59:29 And then, with an inhale, there’s a relaxation of that sense.
0:59:30 Yep.
0:59:38 And, there is a sense that energy moves out from the center at that point, like you’d feel more of your body.
0:59:38 Yeah.
0:59:44 Because I think anytime we don’t have air, our brain goes to, how do I bring air right here, right now?
0:59:47 You’re not thinking heartbeat, you’re thinking, get air.
0:59:48 Yes.
0:59:48 Something of that sort.
0:59:49 Yes.
0:59:59 I think if you do that, and the urgency, right, the anxiety, the stress, or this, you know, it feels dangerous, right?
1:00:05 And I think to many people, dying by drowning or, like, suffocation is, like, one of the worst deaths.
1:00:07 And so, why is that?
1:00:10 Like, what is that sense of urgency, of anxiety?
1:00:13 It’s CO2 building up in your blood, right?
1:00:16 CO2 is the product that mitochondria release as they transform energy.
1:00:20 And then, when CO2 builds up, it means oxygen is getting depleted, right?
1:00:27 If oxygen gets depleted, the electrons from the food you eat can no longer flow, right?
1:00:32 If there’s no oxygen at the end in your mitochondria to accept the electrons flowing, you stop flowing.
1:00:38 So, you, as a movement of energy, are at risk of ceasing to exist.
1:00:45 Not being able to breathe, right, being out of breath is an existential threat to your energetic self.
1:00:53 Without getting into the details I’ve talked about in another podcast, I had a scuba diving accident a few years ago, 2017.
1:00:58 Ran out of air in a bad situation to begin with.
1:01:02 And I’ll tell you, the sense of urgency is very immediate.
1:01:06 And fortunately, didn’t end up with any PTSD from that.
1:01:08 It obviously worked out okay.
1:01:09 I’m sitting here and talking.
1:01:13 But now, I understand why.
1:01:16 And I never did this to another kid, nor did anyone ever do it to me.
1:01:20 But there’s this joke that kids play on one another where their friend is coming up from underwater.
1:01:22 And you’re ready to take a breath.
1:01:23 That’s why you come up from underwater.
1:01:34 And if someone holds your head right at that point, even though it’s just a moment, the sense of urgency that kicks in is very intense and very, very fast.
1:01:37 Which speaks to just how hardwired these circuits are.
1:01:43 Because at that point, presumably, there was enough air to stay under for another five seconds or whatever it is.
1:01:50 But when we anticipate getting oxygen and we don’t, there’s a big increase in stress.
1:01:58 Energy goes straight to whatever areas of the brain, amygdala and other areas, presumably, that are like, this is a bad situation.
1:02:01 Do anything and everything becomes about resolving the situation.
1:02:01 Yes.
1:02:03 And that’s because we are energy.
1:02:06 We are the flowing energy through the system.
1:02:11 And if energy starts to stall, it just feels so uncomfortable.
1:02:13 We have to have evolved to feel this.
1:02:19 If something is making your energy stall, like there’s not enough oxygen around, you need to get out of there.
1:02:22 And you need to have this instinct, right, to survive.
1:02:26 So what’s trying to survive is not like the physical body.
1:02:31 It’s this flow of energy that’s, you know, being threatened, right, from lacking oxygen.
1:02:34 Many times already you’ve talked about the flow of energy.
1:02:38 And that concept, I think it’s going to be threaded through as we go forward.
1:02:47 When you hear about practices like Tai Chi or when you hear like in the martial arts where people are taking other people’s energy and, you know, converting.
1:02:55 And this is not just a thing of like Aikido, but the notion that like if you box, you learn that you’re not just hitting with your arm and your shoulder.
1:02:56 You have to keep your feet planted.
1:02:59 You’re pulling from the floor in some sense.
1:03:00 You’re transferring the energy.
1:03:02 You’re actually pushing back against the floor.
1:03:04 And then it’s coming up through your body.
1:03:07 People talk about the fascial slings, you know, when people run.
1:03:13 There are a bazillion different variations on this, but it’s all about this concept of flow of energy.
1:03:34 And I find that so much of what we find incredible when people dance, when people sing, when people do incredible athletic feats or channel everything they’ve got into something, this channeling of energy, is the human animal deliberately channeling all their energy in the form of practice into something.
1:03:43 In many ways, we love that, even though by definition, it creates a very lopsided person.
1:03:52 And I’m not trying to get into the psychology of this so much as I want to go back to this notion of our brain areas having different amounts of mitochondria, probably from birth.
1:04:08 But then if we play soccer and we like math and pottery, we get a different brain than if we like reading and theater and movies and we’ll exercise, but we’re not too crazy about it.
1:04:12 You know, if we exercise, our brain works better, we’ve heard.
1:04:19 But there’s also the notion of the person who just spends all their time exercising and their brain doesn’t get better.
1:04:22 I’m being gentle there and I like exercise and I like thinking.
1:04:25 So is there a trade-off?
1:04:26 Is there a trade-off?
1:04:27 Yeah.
1:04:34 Because I believe in staying fit and staying healthy and living a long life, but most people are not competitive athletes.
1:04:39 Most people don’t want to be the strongest person in the gym or the best runner.
1:04:42 Most people, I believe, and I’m one of these, I want to be strong enough.
1:04:42 I want to have endurance.
1:04:45 I want to have some speed, but I want to be able to think.
1:04:48 I want my mitochondria balanced across all my systems.
1:04:50 My girlfriend would say, well, you’re a Libra.
1:04:50 Of course you do.
1:04:55 But I’m saying I want it because I want to be able to lean into a lot of different aspects of life.
1:05:02 I don’t want to become the atrophied in one area and hypertrophied to some great extent in some other area human.
1:05:08 So what are your thoughts on these through the lens of the results that you recently published?
1:05:09 Is it a trade-off?
1:05:18 I don’t think we know exactly, but we did a study recently that points to the fact that there might be trade-offs between different systems.
1:05:18 Sorry, meatheads.
1:05:19 No, I’m just kidding.
1:05:22 I love working out in the gym, but you have to read too, you know?
1:05:32 You know, we tested the hypothesis that if you have more mitochondria in your muscles, you also have more in your brain and in your heart and in your liver and in your skin.
1:05:33 And the result is that’s not the case.
1:05:46 And, you know, you, Andrew, I think you seem to derive a lot of fulfillment and, you know, you live up to your full potential when you can do all of these things, right?
1:05:47 And you’re a great communicator.
1:05:48 You’re a great integrator.
1:05:57 You know, the kind of thinking you do is like this beautiful integrative thinking, which might be what has led you to do what you do now, right, with most of your time.
1:06:00 It’s because this really taps into your strengths.
1:06:02 It really moves you, I suspect, energetically.
1:06:04 I enjoy it.
1:06:05 You enjoy it?
1:06:06 What does that mean, right?
1:06:09 Enjoyment is kind of an emotional state, an affective state.
1:06:11 It’s an energetic state.
1:06:15 We’re all different energy transformers, right?
1:06:18 Like you transform energy and you have this ability to do what you do.
1:06:21 Other people have very different skills, right, and gifts.
1:06:28 I think we were born with something that doesn’t seem to be fully just encoded in people’s genomes.
1:06:34 There are genetically identical twins that have very different aptitudes and, you know, personalities, and we don’t know where this comes from.
1:06:38 And then we are fed.
1:06:40 We’re, you know, moved and inspired by different things.
1:06:45 And when people seem to follow that, it appears to bring them energy.
1:07:01 And what this means biologically, the level of mitochondria, I think our research is starting to point in a direction that says if you’re engaged in things that bring you purpose and fulfillment, there’s another study we did.
1:07:08 So we ask people or colleagues in Chicago, ask people before they died, like, how much sense of purpose do you have in your life?
1:07:12 How meaningful social connections, well-being, right?
1:07:15 And then the negative stuff, depression, loneliness, you know, anxiety.
1:07:18 And then every year they answered those questionnaires.
1:07:25 So we knew how deep people felt about themselves, about life, about, you know, some greater power, you know, beyond them.
1:07:32 And then they died, gave their brain to science, we got a little piece of brain, and now we’re measuring the mitochondria.
1:07:39 And Carolyn Trump, a researcher who works in our group, who’s a bona fide mitochondrial psychobiologist.
1:07:44 So she asked questions between the psyche and the biology of mitochondria.
1:07:54 So she asked, could it be that how people felt before they died relates to the mitochondria in their brain and the prefrontal cortex, the DLPFC, the dorsolateral prefrontal cortex.
1:08:06 And what she found is that people who felt more purpose in life and who felt more connected to others and who felt, you know, well-being for whatever was bringing them well-being,
1:08:13 it seemed like that was sufficient to increase the energy transformation capacity of the mitochondria in their brain.
1:08:24 So is this because of the experiences that, you know, they’re fortunate to have or that they’re actively fostering in their life that’s actually transforming the mitochondria in their brain?
1:08:26 Maybe, or it’s the other way around.
1:08:39 For some reason that we don’t understand, they have more of the energy transformation capacity in their brain mitochondria, and that is leading them to experience the world as more positive, and as more purposeful, and as more meaningful, right?
1:08:43 Animal studies say it probably goes both ways.
1:08:53 So if you tweak the mitochondria in a rat brain, you can change the behavior of that animal from more submissive to more dominant or from more dominant to more submissive.
1:08:57 Beautiful work by Carmen Sande at EPFL in Switzerland that showed this.
1:09:05 And then the other way around, if you chronically stress animals, you deprive them of kind of freedom of choosing different, you know, options.
1:09:09 So chronically stressful things actually damage the mitochondria in the brain.
1:09:14 And in some brain areas, there are fewer mitochondria and they don’t transform energy as well.
1:09:21 So the mitochondria are responsive, it seems, to our states of mind, and that the mitochondria in our brain can also influence our states of mind.
1:09:39 And if we want to talk about the philosophy of this, thinking about like what’s causing what maybe isn’t, you’re really the right question to ask, but what’s emerging is, that’s relevant to your question, there’s a clear connection between the subjective experiences that we have, that we know from first person to be meaningful, right?
1:09:51 Because that’s what we have access to primarily is how we feel, how we experience the world somehow is related to the biology of the energy transforming units, energy processing units in our brain.
1:09:53 And maybe also in our immune system.
1:10:02 And so we’ve done work in immune cells and brain tissue, and we’re currently analyzing mitochondria from 5,000 human brain samples.
1:10:08 That’s 10 different brain and muscle samples from 500 people.
1:10:14 Do you have histories on these people as to how much purpose, what they did, how much life fulfillment they had?
1:10:17 I’m so glad that biologists like you exist.
1:10:31 I just want to say that, not just because you’re agreeing to be a public health educator, but just it’s incredible how much things have changed in the last few years in terms of the public awareness about biology and psychology.
1:10:49 But I have the genuine sense that with you doing the kind of work that you’re doing, that no longer are we going to be talking about the Eastern philosophy of energy versus, you know, mitochondria in a laboratory at some medical school, at an Ivy League medical school.
1:11:00 But you’re merging these ideas in real data, and I think it’s going to bring together ideas that have been in cooperation for a long time but didn’t realize it.
1:11:02 And I think it’s going to transform human health.
1:11:11 Because if we think about ourselves as energy transformation beings, we’re going to think pretty carefully about where we invest our time and energy.
1:11:15 And also, I do think start to listen to our bodies more when we’re feeling shut down.
1:11:16 Like, what does that mean?
1:11:22 You know, now we can’t respond to everything as just a, well, does it give me energy, not give me energy?
1:11:29 Because we also have to build up some circuits to be proficient in life that perhaps are inconvenient for us to build up.
1:11:35 But at the same time, I think there’s a lot to be gained from this idea of does something give me energy?
1:11:41 Does this, I think people confuse, like, drama and friction with certain people.
1:11:42 It’s like, that’s energy expenditure.
1:11:45 That’s not a good transformation of energy.
1:11:50 And you hear about this stuff now more in the psychology relationship space.
1:11:52 People will say, you know, they’re not good for my nervous system.
1:11:55 It’s so funny how neurosciences now, you know.
1:11:57 Or I just feel relaxed around them.
1:11:59 Or I can sleep next to them so comfortably.
1:12:02 And, you know, we kind of write these things off as like, oh, that’s cute.
1:12:03 That’s kind of woo.
1:12:11 Uh-uh, this sounds like real biology if pushed through the lens of what you’re telling us about mitochondria as energy transformation units.
1:12:12 Yep.
1:12:22 I think everything you just mentioned doesn’t make much sense from this molecular biology lens that’s really captured biomedicine.
1:12:22 Right?
1:12:28 Like, many years ago, 50 years ago or so, like, there was this wave of, whoa, there’s DNA that exists.
1:12:31 And there’s, you know, proteins we can sequence stuff.
1:12:34 We can measure, you know, the components of a cell.
1:12:36 And we can look at things under the microscope.
1:12:38 And we can, you know, scan the brain.
1:12:45 And all of those assets that we were, you know, all of a sudden able to capture.
1:12:47 It was really convincing, compelling.
1:12:52 We built a whole research and, you know, academic science ecosystem around this.
1:13:00 And I think as a, by nature, this reductionistic framework pushed aside the mind, right?
1:13:04 All of the subjective experiences, you know, it’s in your head or, you know, whatever.
1:13:06 All of this was pushed aside.
1:13:14 So, the human experience is the most direct way in which you can know whether the content of your life matches your energy, right?
1:13:19 And matches what matters for you and what you really care about.
1:13:30 So, like, pushing aside, which is what biomedicine has done, pushing aside the mind and all of those subjective experiences, I think has been really damaging to understanding the basis of health.
1:13:34 And understanding what allows some people to be healthy for, like, a really long time.
1:13:35 And to live long, healthy lives.
1:13:37 And to live, you know, fulfilled lives.
1:13:44 If we think of ourselves as molecular machines, like, there is no way we can make sense of this.
1:13:53 And then we have consciousness, you know, research that’s trying to make sense of these beautiful, this beautiful spectrum of human experience, right?
1:13:56 From, like, I can’t get up in the morning.
1:13:59 Like, taking a shower is, like, too difficult and I’d rather die.
1:14:01 Like, this is one end of the spectrum.
1:14:05 And then the other end is, oh, my God, the world is so beautiful.
1:14:06 I’m so grateful.
1:14:12 I feel inspired to be a good person and I can do good in this world, right?
1:14:14 And then everything in between.
1:14:16 And we’re left now.
1:14:17 We don’t have a science of this.
1:14:20 Like, we’ve said this is not science, right?
1:14:21 This is, like, psychology.
1:14:22 This is Wu stuff.
1:14:26 And we can’t access this with biomolecular science.
1:14:27 And I think it’s true.
1:14:36 I’m not – I don’t have a lot of hope that we will make great inroads in fully capturing the nature of consciousness,
1:14:43 the nature of the human experience, the nature of well-being, of what it means to be a fulfilled human being that lives up to their full potential.
1:14:48 I don’t think, at this point, that we’ll find answers in molecular biology.
1:15:02 But what I do think is that an energetic understanding of life and an energetic understanding of ourselves, right, as a flow of energy, not as the molecules and the metabolism that support this flow, but as the flow itself.
1:15:06 I think that is kind of a point of consilience.
1:15:15 Energy flow is the linchpin between matter, you know, the stuff of biology, and experiences.
1:15:17 Again, we don’t experience energy itself.
1:15:19 We experience a transformation of energy.
1:15:34 When energy flows through this metabolic circuitry that we have, metabolism is just an energetic circuitry, electrons flowing, not as free electrons in a copper wire, but as electrons from food to oxygen through enzymes, right?
1:15:38 So this thing is a metabolic, carbon-based, you know, energetic circuit.
1:15:44 And when energy flows through this, somehow, for reasons we don’t fully understand, it feels like something, right?
1:15:59 And emotions, energy in motion, subjective experiences of feeling inspired and doing good or feeling terrible, wanting to die, like, these states all live and all emerge from the transformation of energy.
1:16:10 Energy is kind of that consilience point where we have, you know, behaviors, everything we do in neuroimaging, right, the EEG, whatever, when we look at the brain, we’re really looking at energy patterns.
1:16:17 If you just change how much energy flows in one region or another, you change the anatomy, you change the biochemistry, and then that gets encoded.
1:16:21 If energy flows a certain way or is patterned a certain way, it will change how genes are expressed, right?
1:16:26 It will change the epigenome because of metabolites and whatever intermediates are there.
1:16:30 I’d like to take a quick break and acknowledge one of our sponsors, Function.
1:16:36 Last year, I became a Function member after searching for the most comprehensive approach to lab testing.
1:16:42 Function provides over 100 advanced lab tests that give you a key snapshot of your entire bodily health.
1:16:49 This snapshot offers you with insights on your heart health, hormone health, immune functioning, nutrient levels, and much more.
1:16:57 They’ve also recently added tests for toxins such as BPA exposure from harmful plastics and tests for PFASs or forever chemicals.
1:17:02 Function not only provides testing of over 100 biomarkers key to your physical and mental health,
1:17:08 but it also analyzes these results and provides insights from top doctors who are expert in the relevant areas.
1:17:13 For example, in one of my first tests with Function, I learned that I had elevated levels of mercury in my blood.
1:17:19 Function not only helped me detect that, but offered insights into how best to reduce my mercury levels,
1:17:21 which included limiting my tuna consumption.
1:17:22 I’d been eating a lot of tuna.
1:17:27 While also making an effort to eat more leafy greens and supplementing with NAC and acetylcysteine,
1:17:30 both of which can support glutathione production and detoxification.
1:17:34 And I should say, by taking a second Function test, that approach worked.
1:17:37 Comprehensive blood testing is vitally important.
1:17:42 There’s so many things related to your mental and physical health that can only be detected in a blood test.
1:17:45 The problem is blood testing has always been very expensive and complicated.
1:17:50 In contrast, I’ve been super impressed by Function’s simplicity and at the level of cost.
1:17:52 It is very affordable.
1:17:55 As a consequence, I decided to join their scientific advisory board,
1:17:57 and I’m thrilled that they’re sponsoring the podcast.
1:18:02 If you’d like to try Function, you can go to functionhealth.com slash Huberman.
1:18:05 Function currently has a wait list of over 250,000 people,
1:18:09 but they’re offering early access to Huberman podcast listeners.
1:18:14 Again, that’s functionhealth.com slash Huberman to get early access to Function.
1:18:19 What I think has been missing in this whole landscape of health, frankly,
1:18:24 has been somebody who understands the different levels of analysis.
1:18:32 A great neuroscientist now at NYU once told me that a real intellectual, of which you are,
1:18:37 is somebody that understands and can communicate something at multiple levels of granularity.
1:18:39 That’s very, very important.
1:18:42 So I’m very reassured by everything I’m hearing and where this is taking us.
1:18:49 That takes us to your opening question, which is like, takes us through mitochondria and how that,
1:18:51 you know, affects cellular and organ and, you know, behaviors.
1:18:57 I think what we just touched on here is like mitochondria flowing, transforming energy.
1:19:01 And then that energy kind of ripples out at the level of the cell.
1:19:04 And there are metabolites that are mitochondria producing.
1:19:13 Based on the energetic state of the mitochondria, there’ll be more, you know, acetyl-CoA and citrate and lactate and alpha-ketoglutarate.
1:19:17 And those are all, you know, molecular imprints of an energetic state.
1:19:23 And then those molecules carry this energetic signature that’s in the mitochondria to the nucleus.
1:19:26 And then, boom, they get written down as the epigenome.
1:19:31 And now the cell, all of a sudden, has this gene turned down, turned off, or this other gene turned on.
1:19:33 And now the cell is a different kind of cell.
1:19:36 Because there was a change at the energetic level in the mitochondria.
1:19:38 And then that ripples out.
1:19:43 Now the cell, you know, experiences its environment in a certain way, energetically, right?
1:19:45 It starts in the mitochondria, ripples out to the nucleus.
1:19:48 Now the nucleus is able to make proteins like cytokines.
1:19:54 And so cytokines, in many ways, are signatures of an underlying energetic state.
1:19:56 So what we call inflammation.
1:20:00 My understanding of inflammation is it’s an energetic state.
1:20:07 And in many cases, if the energy doesn’t flow freely or, you know, with low resistance in the system,
1:20:13 if you’re a cell and either you’re running out of oxygen, right, you’re hypoxic, electrons can’t flow.
1:20:18 As a cell, you know, you have this primal experience of what you experienced earlier, right?
1:20:19 You’re not breathing.
1:20:22 You’re like, I have to take a breath or I’m going to die.
1:20:27 So if you’re a cell and you experience a version of this, a really primal version of this, you need to do something.
1:20:29 So you call out.
1:20:29 You call out.
1:20:30 You call out for help.
1:20:32 And that’s where the cytokines come in.
1:20:32 Yeah.
1:20:35 Cytokines are, you know, universal language of cell-cell communication.
1:20:37 Cytokines are not immune.
1:20:41 There’s this, you know, fundamental way that cells have to talk to each other.
1:20:49 Assuming that it is this repeating set of principles of energetic flow, let’s get a little woo for a moment.
1:20:51 Let’s get really woo for a moment.
1:20:52 We are in California.
1:20:57 Because I am beginning to understand it’s grounded in real biology.
1:21:00 For instance, people have heard of the 27 Club.
1:21:13 You know, there’s this, it’s not a club anyone wants to be a part of, which are, you know, incredible musicians and artists who just seem to have this incredible talent and intensity.
1:21:15 And they die at 27.
1:21:26 And, you know, and there, of course, certain things like music and art sometimes are, you know, there’s overuse of substances.
1:21:34 Substances were almost always involved in these various cases, Jim Morrison and Jimi Hendrix and, you know, Janice Joplin and there are others.
1:21:36 I don’t know if they’re all in the 27 Club, but I believe so.
1:21:37 And there are others.
1:21:47 But this idea that for people whose, quote, unquote, flame burns really hot, their intensity, you know, their charisma early on, they tend to die young.
1:21:51 And if not at 27, there are a lot of examples of this.
1:21:58 If you look into these different cases, not the ones I just mentioned, you often find that there was amphetamine use.
1:22:02 And you say, well, like, what is amphetamine and cocaine use really?
1:22:05 Well, it taps into the dopamine system, the epinephrine system.
1:22:11 This is definitely the stuff of energetic deployment and release and transformation.
1:22:13 Like, these are not drugs that subdue people.
1:22:14 These are drugs that energize people.
1:22:21 And it’s as if, really, there was a lot more life packed into a shorter period of time and they die early.
1:22:32 In a parallel vein, I once had a conversation with someone that I understood was a child prodigy.
1:22:36 And he stopped me at one point and he said, no, former child prodigy.
1:22:38 And I thought, okay, we’re being, you know, kind of detailed here.
1:22:41 But I went and started reading about child prodigies.
1:22:52 You know, you don’t meet many adults that are brilliant who continue to get brilliant their entire life, more and more and more and more brilliant.
1:22:55 In other words, child prodigies eventually plateau.
1:22:57 They just get there a little earlier.
1:22:59 And in some cases, a lot earlier.
1:23:07 Have you ever heard of somebody graduating medical school at 16 and then becoming the best physician in their field, continuing into their 70s and 80s?
1:23:08 No.
1:23:09 People caught up.
1:23:11 People catch up to prodigies.
1:23:22 And so there’s this idea, perhaps, that, you know, the allocation of energy when it’s really directed in time and in space to certain circuits of the body, we see incredible feats.
1:23:24 And we’re like, whoa.
1:23:27 But then it doesn’t continue forever.
1:23:31 And I’m going to bring this around to this concept of longevity in a moment.
1:23:33 But I’d love your thoughts on that.
1:23:45 And then I’d like to talk about how the things that all of us can do can keep our mitochondrial reservoir high enough so that we can allocate it in different directions.
1:23:54 But I’m just curious your thoughts about people who seem to – their fire burns really bright and then it goes out early.
1:23:59 And prodigies seem to channel all their energy and do phenomenal things.
1:24:07 And we’re delighted by, like, the, you know, the doctor who’s 16 or the person who graduated law school took the bar at 17 or something.
1:24:09 Then you look later and they’re doing interesting things.
1:24:11 But they’re not phenomenal later in life.
1:24:12 People caught up.
1:24:19 There’s a parallel in biology, which is how different species develop much faster.
1:24:22 Then they reach, you know, reproductive age much faster.
1:24:24 And then they die much earlier.
1:24:25 Much, you know, earlier.
1:24:26 Like mice, for example.
1:24:30 They live, like, two to three years and they develop really quickly.
1:24:34 So everything is, like, accelerated.
1:24:43 And there’s two beautiful papers, one published in nature, one published in science, on the same month in 2023, that I think shed some light on this.
1:24:48 They ask, what controls the pace of development in mice and in humans?
1:24:54 And so they took mouse cells, human cells, stem cells, put them in a dish, and then you look for, like, the rhythm of development.
1:25:05 And they found that, as others had seen before, the mouse cells, which came from an animal that develops, grows, and dies in three years versus human cells, right?
1:25:12 An organism that develops, grows, and dies in, like, 80-ish years have very different developmental rates.
1:25:14 And then they ask, what’s different between that?
1:25:17 What controls the pace of development?
1:25:28 And they found that the main driver of this, and then they did experiments where you can accelerate or decelerate the pace of development by modulating mitochondrial metabolism.
1:25:38 And when you say mitochondrial metabolism, is it fair to go back to the analogy of the Morse code thing where the animals that develop quickly and die earlier, it’s like a faster transformation of energy?
1:25:38 Exactly.
1:25:40 And that was regulated by NAD.
1:25:43 I think a few people who listen to this know about NAD.
1:25:49 And so, NAD seems to be kind of a dial on, you know, the rate at which energy is transformed.
1:25:50 So interesting.
1:26:07 Long ago, I was getting frustrated because all the discussions in the longevity space were failing to acknowledge, I’m a developmental neurobiologist, first, that development is the most rapid period of aging ever.
1:26:09 Look at a kid at one versus three.
1:26:10 That’s a lot of aging.
1:26:15 We don’t think of it as aging because they haven’t peaked in terms of their vitality and their maturation yet.
1:26:18 Look at somebody before and after puberty.
1:26:22 First of all, completely different organism of any species, right?
1:26:23 Person.
1:26:23 Different personality.
1:26:28 Much more rapid, but it’s probably the fastest rate of aging we ever undergo.
1:26:31 And so, I had this theory that I’d love somebody to test.
1:26:32 Maybe your lab could do this.
1:26:44 If you look at the rate at which people acquire secondary sex characteristics going through puberty, typically they acquire one or several all at one stage and then it continues.
1:26:55 How long the acquisition of secondary sex characteristics carries on essentially is a measure of the duration of puberty because it reflects a bunch of changes in the hypothalamus.
1:26:55 We know that.
1:26:58 And that it cascade out to the body, hormones, and so forth.
1:27:03 I knew kids in junior high school who we went away for a summer.
1:27:05 We came back and there was a kid on my soccer team.
1:27:06 I’m like, that’s a grown man.
1:27:07 Like, he had a beard.
1:27:16 But, I won’t mention who this is, and he was very, like, muscular and lean and he would score, like, nine goals every time he went to the more advanced soccer league and stuff.
1:27:19 I saw him in my 30s and I was like, wow.
1:27:26 He is – and there was no envy or upset about this, you know, or schadenfreude or anything.
1:27:27 I really like him as a person.
1:27:29 I was like, oh, he looks like he’s, like, 45.
1:27:31 He had aged much more.
1:27:35 And then I knew other people that had – they kind of matured more slowly.
1:27:38 And sure, lifestyle factors play in here.
1:27:44 But they were developing in a way as adults where you’re like, wow, they’re really, like, taking great care of themselves.
1:27:54 But it speaks to this idea that, first of all, that maybe the rate which one moves through puberty is predictive of lifespan, plus or minus some lifestyle factors.
1:27:56 So, what are your thoughts on that?
1:27:57 Is it conceivable?
1:27:59 I think it’s conceivable.
1:28:03 And there’s nice data on energy expenditure.
1:28:08 How much body – how much energy is the body burning to go through whatever it’s going through?
1:28:11 And, again, nothing in biology is free.
1:28:14 That’s kind of one of the basic energetic laws of life.
1:28:16 Everything costs energy.
1:28:20 And in development, you see when babies are born, they’re a little hypometabolic.
1:28:25 They don’t burn as much energy as, like, an adult per, you know, kilogram or pounds of body weight.
1:28:29 But then within, like, a year, you see this massive increase in energy expenditure.
1:28:35 And then it kind of peaks around five years of age when kids are, like, developing so quickly.
1:28:36 My son is six years old.
1:28:39 And he’s learning so much, changing all the time.
1:28:44 So, energy expenditure is, like, peaks around this time.
1:28:47 And then by 10, 15 years old, it’s, you know, around – back down.
1:28:49 And then by 21-ish, it’s adult.
1:28:51 And then it’s a flat line for the rest of adulthood.
1:28:55 Then around, like, 70 years old, you start to see this decline.
1:28:57 Yeah, it’s a myth that metabolism slows as we age.
1:29:03 I mean, it’s true that if we don’t keep our muscles and movement, et cetera, breathing.
1:29:03 Yes.
1:29:06 Exercise, a lot of it is just breathing.
1:29:06 Yeah.
1:29:09 Bringing oxygen to your mitochondria.
1:29:13 Well, as a friend who’s in incredible shape, once told me, I said, what’s your workout regimen?
1:29:14 He’s in his 60s.
1:29:16 He’s just in fantastic shape.
1:29:19 He says, I make sure I’m doing something every single day where I’m breathing hard for one hour.
1:29:22 And I said, what do you do if you’re trapped on a plane?
1:29:23 He’s like, I breathe hard for an hour.
1:29:26 Former SEAL team guy, so they’re a little extreme.
1:29:28 But, you know, he makes a good point.
1:29:36 But the idea is that we understand from this paper published in Science a few years ago that metabolism, basal metabolism doesn’t change much as we age.
1:29:38 We thought, oh, my metabolism slows.
1:29:39 It’s not true.
1:29:46 Once you hit adulthood, once you hit your 20s, your metabolism is not changing much at all, I think, as you pointed out, until one’s 80s.
1:29:47 Yeah.
1:29:49 It depends at what level you look at metabolism.
1:29:51 If you look at the cellular level, they’re –
1:29:55 I’m referring to the basal caloric need.
1:29:58 How much energy you should consume to –
1:30:00 Minus – basal metabolic rate.
1:30:03 Like minus your – the running, the lifting, et cetera, that you do.
1:30:07 Now, of course, lifting can add muscle, which then raises your basal metabolic rate.
1:30:12 But just this idea that, oh, my metabolism is slowing as I age, turns out to be completely false.
1:30:16 People have used that as an opportunity to write off – they’re overeating.
1:30:18 They’re over-consuming energy in most cases.
1:30:18 Yeah.
1:30:26 We’ve developed a model called the energy conservation model, the brain-body energy conservation model of aging, the BEC model.
1:30:28 And so, you could dive into this.
1:30:33 But I think there’s significant changes that happen in some cells.
1:30:36 As cells age, they start to actually burn energy faster.
1:30:39 When cells become senescent, they burn energy faster.
1:30:41 And then they’re sending signals.
1:30:43 I’m struggling, energetically speaking.
1:30:45 And that’s what I think inflammation is.
1:30:47 You have some cells – not all cells.
1:30:49 Some cells in the body, they’re kind of over the edge.
1:30:51 They’re becoming senescent.
1:30:52 And then they send signals.
1:30:56 And those signals are the same signal that we release during sickness behavior.
1:31:02 If your immune system is, like, really struggling energetically because it’s trying to fight off a virus, it’s going to send those same cytokines.
1:31:06 And when those cytokines reach the brain, the brain says, oh, shit.
1:31:08 We’re going to go bankrupt.
1:31:11 You know, the energy budget is threatened here.
1:31:12 So, let’s save energy.
1:31:14 And then you become apathic.
1:31:15 You become cold.
1:31:16 You shrink your muscles.
1:31:22 Those are all good energy-saving, energy conservation strategies to a viral infection, right?
1:31:28 The same thing seems to happen slowly as you age if you have those cells that are sending those signals.
1:31:37 But if you exercise and if you don’t eat too much and once in a while you feel hungry, maybe in terms of fasting or –
1:31:41 like, you actually now can get rid of those signals of, like, energetic stress.
1:31:43 And you can make the organism more efficient.
1:31:47 I think a significant benefit to exercise is improving efficiency.
1:31:51 And then you can, you know, fight off inflammation.
1:31:57 Really, what this is is you’re bringing the organism’s energy resistance, the cells that are struggling.
1:31:58 You’re kind of normalizing them.
1:32:00 And then you don’t feel like you’re running out of energy.
1:32:02 So, I think it’s a perception problem.
1:32:12 So, I’m now going to imagine that one of the reasons why we have less energy, in quotes.
1:32:14 We feel less energy.
1:32:15 We feel less energy.
1:32:15 Thank you.
1:32:27 As we age is because of inflammation in the body calling more energy to be allocated to those cells that are in the inflamed area.
1:32:28 And they’re consuming more energy.
1:32:33 So, by reducing inflammation, you have more energy to allocate to other things.
1:32:33 Correct.
1:32:34 Got it.
1:32:40 And so, this is very different than how we were talking about at the beginning when I said, you know, my advisor came up to me.
1:32:41 Why do we have less energy?
1:32:43 I just imagined it was rundown of mitochondria.
1:32:50 So, this is what creates a kind of dynamic tension, and that’s very practical for me and for everybody.
1:32:56 For instance, I could run more to increase the number of mitochondria in my body.
1:33:03 I can sleep a little bit more to offset the inflammation from the running, but ultimately, I’m playing a game.
1:33:04 I have to budget.
1:33:09 Am I going to exercise more to get more mitochondria so my brain and body have more energy?
1:33:15 But I’m also going to create some inflammation when I exercise, and that’s going to eat up a bunch of energy, too.
1:33:17 So, it’s just like time or money or anything else.
1:33:19 You can’t do everything.
1:33:29 So, you know, my mindset has always been, and I think I’m going to stick with this, frankly, lift weights three days a week, do cardio three days a week, rest completely one day a week.
1:33:40 Do the other things like sauna and cold as you see appropriate, but make darn sure you’re getting six to eight hours of sleep each night.
1:33:43 I’ve been pretty religious about that for a long time.
1:33:53 And try to not burn energy on drama or mind-numbing things, and certainly don’t use any substances that use up a lot of energy excessively.
1:33:58 I do drink a lot of caffeine, but, you know, like prescription stimulants that I know people rely on a lot.
1:34:01 Like, I’ll just call it out, modafinil.
1:34:02 I’ve taken it once when sleep-deprived.
1:34:06 You feel as if you slept eight hours, but you’re borrowing that energy from someplace.
1:34:10 And it’s not just the crash that happens later.
1:34:13 It’s the long-term effects of this.
1:34:23 And I think this is why people who use amphetamines and cocaine and things like that, stimulants, we often find that, sure, they die of heart failure.
1:34:26 That’s very common, actually, in people who used cocaine earlier.
1:34:28 We’re going to talk about this, but let’s just be direct about it.
1:34:32 They’re borrowing energy from the future is what you’re doing.
1:34:32 Yeah.
1:34:37 And so I think I’m a big fan of people exercising more, eating better, et cetera.
1:34:40 But at some point, you’re increasing inflammation that way as well.
1:34:45 Inflammation is a reframe that, to me, completely changed my perspective on what inflammation is.
1:34:47 Inflammation is an energetic signal.
1:34:55 If there are cytokines in your blood, it means somewhere in your body, and that’s not true of, like, all cytokines,
1:35:02 but the major cytokines that we think about, like IL-6, interleukin-6, it’s secreted by muscles, not during the exercise.
1:35:03 Like, you’re doing your run, right?
1:35:06 Like, let’s say you run intensely for an hour, for two hours.
1:35:07 IL-6 doesn’t increase.
1:35:12 It’s when you stop exercising, boom, you get this beautiful spike of IL-6.
1:35:14 And then you ask, well, what is that?
1:35:17 So IL-6 is a cytokine, right?
1:35:20 It’s a cellular signaling system.
1:35:25 And then IL-6 goes to your fat, and then it says, we need energy.
1:35:30 Like, lipolysis, chop out those, you know, lipids that’s stored in your fat, release that in the blood,
1:35:32 because the liver needs it to make glucose.
1:35:38 And then the IL-6 goes to the liver as well, and then tells the liver, make glucose, because the muscle is depleted, right?
1:35:44 And the IL-6 burst after exercise is particularly strong if you’re glycogen depleted, right?
1:35:46 If the muscle is out of its internal-
1:35:49 Like after resistance training or sprinting or high-intensity training.
1:35:50 High-intensity, yes.
1:35:54 So then the IL-6 then is a signal, right, to mobilize energy.
1:35:59 It’s the muscle’s way of telling the rest of the body, I’m running low on energy, right?
1:35:59 Please help.
1:36:04 And then it recruits the fat, it recruits the liver, and then it sends signal to the brain.
1:36:06 The brain has IL-6 receptors as well.
1:36:09 And it says, you know, feel like crap.
1:36:10 Like, you need to recover.
1:36:15 Lose your vitality, your vigor, at least for a little bit.
1:36:15 Yep.
1:36:16 And rest.
1:36:26 And like, you know, Arnold said, you become stronger, you make your mitochondria, more mitochondria, and you become fitter, not during the exercise, it’s during the rest period.
1:36:26 Definitely.
1:36:30 So, you know, getting sleep six to eight hours, definitely.
1:36:39 And about stimulants like caffeine and other stimulants, what they do is they prevent you from feeling energetic stress.
1:36:51 So, if energy is not flowing properly in your body and you should be sleeping to kind of decrease that energy resistance, then those stimulants kind of make you oblivious to those signals.
1:37:05 And now there are clinical trials, which I think are potentially dangerous, that are happening where those drugs are being developed, antibody-based, you know, drugs, to prevent the brain from feeling signals of energetic stress in the body.
1:37:07 But that sounds like a terrible idea.
1:37:18 Well, if you think about it simplistically, and, you know, from – and you think the body is a molecular machine, you think, here’s what’s happening when people are sick to have cancer, right?
1:37:24 GDF-15, just growth differentiation factor 15, which is a protein, it’s a cytokine.
1:37:28 It’s secreted by cells when energy can’t flow properly in mitochondria.
1:37:34 So, if the cell is burning energy faster than it can sustain, it will start to secrete GDF-15.
1:37:42 So, people with cancer who end up developing cachexia, or their muscles melt away, they tend to have very high GDF-15.
1:37:44 And then GDF-15 can go to the brain.
1:37:52 And as far as we know, the only place, or as far as the community believes, the only place where there’s a receptor for GDF-15 is in the brain.
1:37:54 But the brain doesn’t make GDF-15.
1:37:58 GDF-15 is made by every other organ in the body, including tumors.
1:38:03 So, what happens is that people with very high GDF-15 feel terrible.
1:38:07 And if you actually inject GDF-15 into an animal to ask, what does it do?
1:38:10 Like, what does GDF-15 mean if you have a lot of it in your blood?
1:38:13 Well, animals actually puke.
1:38:16 And it caused, you know, an aversive reaction.
1:38:19 Visceral malaise is the technical term.
1:38:20 So, you feel like shit.
1:38:28 GDF-15, which is produced by cells struggling energetically anywhere in the body, signal to the brain and makes you feel like shit.
1:38:33 We know now also GDF-15 is the trigger for morning sickness in pregnancy.
1:38:41 So, the reason, you know, women, especially hyperemesis gravitarum, HG, which is like terrible.
1:38:45 Women who have this, many of them want to terminate their pregnancy.
1:38:46 It’s so horrible.
1:38:53 Like, if GDF-15 rises, like 10,000-fold, there are not many, you know, hormones that can increase that much.
1:38:59 During pregnancy, the placenta sends out GDF-15 maybe to tell the mother, like, chill out, reallocate your energy.
1:39:02 You’re growing something that is costing a lot of energy.
1:39:04 So, we know GDF-15 does this.
1:39:10 So, now what pharmaceutical companies have tried to do is to say, okay, let’s block GDF-15 signaling so people don’t feel like shit.
1:39:14 And so, there’s this one trial that was published in the New England Journal last year.
1:39:21 And they show, as expected, if you block GDF-15 with a monoclonal antibody, people don’t feel as terrible.
1:39:25 And they eat a little more and they don’t lose as much weight, right?
1:39:31 So, it’s basically if you’re sick in a hospital, you have cancer, you’re getting chemo, you don’t want to eat, right?
1:39:43 And energetically, I suspect this is the right thing to do because you’re saving 10-15% of your energy budget, reallocating it to healing processes, your immune system, whatever the body needs to survive that challenge.
1:39:46 Now, you’re kind of depriving the brain of that signal.
1:39:49 So, people actually don’t lose as much weight.
1:39:51 So, then that trial said success.
1:40:00 If you look at the fine print and you look at the table where they report mortality, mortality was double in people who were receiving the drug.
1:40:07 That trial was not powered to detect mortality as a primary outcome.
1:40:11 It was, you know, powered to detect changes in body weight.
1:40:15 So, that didn’t end up being a main finding.
1:40:22 But if this is real, right, you’re preventing people from losing weight and they feel a little less nauseous.
1:40:25 But there are twice as many people who died during that trial.
1:40:31 Because the body is smart and it knows to not allocate energy to eating under normal conditions.
1:40:32 To eating?
1:40:36 Well, there’s nothing normal about chemo conditions, but I think you understand what I mean.
1:40:36 Yeah.
1:40:48 That the body’s intuition to not eat is smarter than any kind of, you know, molecular chicanery to overcome that signal and have you be hungry.
1:40:51 And you would think, oh, they’re getting more nourishment.
1:40:53 They should – more of – I thought you were going to tell me that more of them lived.
1:40:55 You’re telling me twice as many died.
1:41:13 And recently, there’s another trial, large-scale trial for heart failure that looked at this, using this antibody to block – because when the heart struggles, dilated cardiomyopathy or congestive heart failure, energetically, it’s really demanding for the heart to be pushing against high blood pressure or to be failing, right?
1:41:16 So, there’s an energetic stress in the heart at that point.
1:41:17 GDF-15 goes through the roof.
1:41:22 So, now people know in cardiology, GDF-15 is a really good marker of heart failure.
1:41:33 And then the thinking – I think our way of thinking energetically about GDF-15 is a little different than what the rest of, I think, the field thinks.
1:41:35 People see GDF-15 as a marker of inflammation.
1:41:40 And then maybe that’s like immune or – I think it’s a marker of energetic stress.
1:41:46 The heart is calling out for help and trying to kind of calm down the rest of the system, right, by signaling onto the brain.
1:41:54 Turns out many more people developed heart failure and like adverse events under the drug.
1:41:55 So, they stopped the trial.
1:41:56 Where you block GD-15.
1:41:57 Yes.
1:41:57 So, if you block –
1:42:04 This is the danger of molecular thinking of everything in terms of receptors and ligands, like the things that plug in – people might not know.
1:42:07 Ligands are things that plug into receptors and activate them.
1:42:10 I mean, I love modern biology and medicine.
1:42:11 There’s a lot of beautiful things, yes.
1:42:16 But the systemic effects are impossible to predict.
1:42:17 I guess that’s why you run these trials.
1:42:24 I do have a question as it relates to this, which is a big theme of your work, which is about stress.
1:42:27 Well, I’m sure people are wondering by now.
1:42:29 Tell us about the gray hair reversal.
1:42:31 So, let’s start with that.
1:42:32 Let’s just get that out of our systems.
1:42:40 I will say, despite some theories, not that anyone cares that much, I’ve never dyed my – the hair on my head.
1:42:45 I do have some grays, but the number of them waxes and wanes with how much sleep I’m getting.
1:42:47 It’s kind of interesting, perhaps.
1:42:49 But my beard’s gray, right?
1:42:54 And I’ll tell you, I’m not sure that all gray can be reversed by just reducing stress.
1:43:00 But I don’t dye either my hair or my beard, so I’m a natural experiment in this.
1:43:02 What’s the deal?
1:43:06 Can people reverse the graying of their hair by reducing their stress?
1:43:09 Can people accelerate the graying of their hair by stressing more?
1:43:12 Likely both are true, yes.
1:43:13 Okay.
1:43:19 And I think what we discovered is that hair graying, at least temporarily, is reversible.
1:43:29 And this was surprising because it goes against this notion that aging is a linear process that just happens over time no matter what you do.
1:43:36 And here we should know, actually, a hallmark of aging, which is depigmentation, losing color in your beard and your hair.
1:43:42 It’s something that happens to almost everyone, but at different stages of life and so on.
1:43:48 And then on the same person, and the reason we got into this was that this felt like the perfect experiment.
1:43:52 Like you have every hair on your body is about 100,000 hairs on your head.
1:43:55 Every hair has the same genome.
1:43:58 They’re all genetically identical twins, right?
1:44:03 And they’re all exposed to the same exercise regime, the same food, the same stress levels.
1:44:09 Yet some hairs go gray when you’re like late 30s, and then some hairs go gray when you’re like in your 80s.
1:44:11 What the hell is happening?
1:44:21 I thought if we could figure this out, the basis for the heterogeneity, right, the hair-to-hair heterogeneity, maybe we can understand why different people age at different rates.
1:44:26 Because it’s very clear that there’s no more than 10% of how long you live that’s genetically driven.
1:44:28 Like the best studies put this at around 7%.
1:44:35 7% of longevity is genetically inherited maybe, and then about 90% is not.
1:44:36 Is lifestyle factors.
1:44:42 Lifestyle, you know, food, exposures, like whatever is non-genetic.
1:44:44 People will take solace in those numbers.
1:44:55 Yeah, I think those are really powerful numbers, and they surprise me because I had learned, you know, through my training, education, that the majority of how long you live is, you know, your parents.
1:44:57 And I think this is legacy.
1:44:58 It’s like dogma.
1:44:59 It’s not science-based.
1:45:03 It’s dogma from, you know, the Human Genome Project era.
1:45:09 Like through the 90s, we were hoping we would find the gene for cancer, the gene for heart failure, the gene for Alzheimer’s, the gene for schizophrenia.
1:45:12 And then the human genome was sequenced, 2001.
1:45:24 And then there was like 10, 20 years of GWAS, genome-wide association studies, trying to find people who have this disease and trying to find which gene do they have that other people don’t have, right?
1:45:26 Those large-scale studies.
1:45:37 And if the Human Genome Project and the search for causal genes for common chronic diseases had been an RCT, it would have failed its primary endpoint.
1:45:42 I think if we’re real about this, the hypothesis was wrong.
1:45:46 It was a useful hypothesis, like many hypotheses are.
1:45:48 It led us to, you know, learn a bunch.
1:45:55 And the human genome, the sequencing that was such a driver of progress in biomedical science.
1:46:02 But it’s failed to solve the big mysteries about why we get sick, when we get sick.
1:46:03 No genes will tell you this.
1:46:15 You know, I would say the Human Genome Project, like so many things, the brain connectome, proteomes, inflammatomes, necessary but not sufficient.
1:46:15 Correct.
1:46:23 We want and need the information, but it’s not sufficient to demonstrate anything except it’s a hypothesis-generating experiment.
1:46:40 I know this because I sat on grant panels for a long time, and you look at these incredible studies, like we’re going to measure the difference between this cancer cell and that cancer cell, and it’s great, but the information you get is necessary, but it’s not conclusive of anything.
1:46:42 But it is good work.
1:46:43 Yeah, it’s good.
1:46:43 Of course, it’s good.
1:46:48 There’s a lot of really high-quality science that’s happening.
1:46:53 But I think in general, academic science has kind of lost track with its core purpose.
1:47:04 And now we have like an incentive system, and there’s a lot of forces at play in administrative, you know, processes that don’t serve the primary angle, which is-
1:47:10 Well, it’s all getting revised now, so it’s for better or worse, it’s all getting revised.
1:47:12 So I see your point.
1:47:26 I’m warmed by the fact that even though my parents are still alive and are doing well, thank goodness, that only 7% of longevity is dictated by the genes.
1:47:34 So if you have parents that lived a long time, this also means you got to keep upkeep is important, but what you do is key.
1:47:39 So with respect to, look, graying hair isn’t the most important problem.
1:47:42 People can dye their hair, right, if they want to.
1:47:44 People can shave their head if they’re losing hair.
1:47:50 Like there are a bunch of ways around this monumental problem of graying hair, but I think what it illustrates is really interesting.
1:47:52 So-
1:47:54 That it’s, there’s plasticity.
1:47:55 Yeah, so could you explain the result?
1:48:03 So when we started to think about this, we thought, what if we found hairs that have, like the same hair has two colors, right?
1:48:08 So you have a piece of a segment of the hair that is dark and then a segment that is white.
1:48:15 And then if you could find a hair that was dark, so the tip, the tip of your hair, you know, used to be inside the body.
1:48:15 Yeah.
1:48:18 Just like, it’s, it’s a bit like tree rings, right?
1:48:24 If you cut down a tree and you look at the tree rings, you can basically go back in time and say, oh, 20 years ago, there was a fire here, right?
1:48:28 And then 45 years ago, there was a drought and the tree rings look different.
1:48:32 And so there’s information encoded in the structure, right?
1:48:40 So we all walk around with kind of a molecular record, like a physical timeline of our biological history.
1:48:41 Because-
1:48:43 Stressed, relaxed, good relationship, bad relationship.
1:48:44 Yeah.
1:48:45 So if, and hairs grow about-
1:48:47 Writing a grant after the grant.
1:48:47 Yeah.
1:48:51 That was actually part of the data for that study.
1:48:54 I was one of the participants early on because we became interested in this.
1:48:56 We found hair that were two colored, two colors.
1:48:59 The tip was dark and then the root was white.
1:49:03 And then we thought, oh, if we can like figure out that hair transition.
1:49:09 And then if you measure it and you know how quickly the hair grow, then you can say, okay, two and a half months ago, right?
1:49:13 And you can look at the calendar and say about here, this hair went from being dark to being white.
1:49:16 What happened in this person’s life, right?
1:49:17 So that was the idea.
1:49:24 And then back then my partner went to the bathroom and then she brought back, like she had very long hair.
1:49:28 And then you could see like clearly the same hair, two different colors.
1:49:29 It’s like, shit, aging.
1:49:31 Hair graying is, there’s plasticity here.
1:49:36 And then we found hairs where the hair was white and it went back to being dark.
1:49:40 And this was a little confusing.
1:49:45 And then we had one participant who brought a hair, a young Asian woman, and her hair was so beautiful.
1:49:47 She had like really dark hair.
1:49:49 And then their root was dark.
1:49:54 And then there was a segment, two centimeters, about like almost an inch of white.
1:49:56 And then the rest of the hair was dark again.
1:49:58 What happened in that two centimeters?
1:49:58 Did she share?
1:49:58 Yeah, exactly.
1:50:00 So that became the question.
1:50:02 So then we developed, we said, okay, we need to do this quantitatively.
1:50:04 She didn’t tell you what had happened?
1:50:04 No, no, no.
1:50:06 She, we were collecting hairs in Ziploc bags.
1:50:10 So now people started to mail us, you know, Ziploc bags with hair.
1:50:22 And we got some hairs from France, hairs from Canada, from different places in the U.S., across body regions in South Asian, African American, you know, white.
1:50:25 So it was clearly real.
1:50:32 And then we thought we need to develop an objective, semi-quantitative method to quantify stress.
1:50:37 Because we quantify now, we bought a scanner, you know, old style, like photo digitization system.
1:50:46 So we bought one of those high-end scanners, and then we could iron out like a single hair, tape it down, and then like scan at super high resolution.
1:50:52 So then we can get like a digital readout of the hair, like tree rings.
1:50:55 And then you could see, okay, the hair was dark, and there’s actually information.
1:50:58 There’s like, it looks like EEG almost, but we’re looking at hair color.
1:51:00 And then it lost color.
1:51:02 So then you can say, okay, this is the point.
1:51:06 And then we needed something similar for psychological states, right?
1:51:08 What happened in this person’s life?
1:51:14 Ideally, you would get blood or saliva or something else, but we could go back in time with this.
1:51:20 And then I sat down with this participant and said, okay, this is now, and this is a year ago.
1:51:22 And then you can look at your calendar.
1:51:26 What was the most stressful part of the past year?
1:51:28 And then for her, it was, you know, very clear.
1:51:31 And then what was the least stressful part of the last year?
1:51:32 And then people would rate this.
1:51:38 The y-axis is most stressful at the top, least stressful, zero at the bottom.
1:51:42 And then they put points and then connect the dots, right, with the line.
1:51:50 So then you end up with a line graph of someone’s, you know, recall of their stress levels anchored in some, you know, objective life events.
1:51:52 So that was the methodology we use.
1:51:57 And for her, she had sent us the hair a few months ago.
1:51:59 And then, you know, we were doing the interview.
1:52:03 And her profile was so beautiful.
1:52:05 And she said, I submitted my thesis.
1:52:09 She just graduated her PhD at Stanford, actually.
1:52:14 And then she, you know, had a chill summer and everything was okay.
1:52:18 Then she had some issues with her boyfriend and they broke up.
1:52:19 And then she was like in crisis.
1:52:20 What do I do with my life?
1:52:22 Do I, you know, get this job or that job?
1:52:24 She had to go to Europe for some family issues.
1:52:33 And then she ended up moving to New York City, getting a job, reconnecting with her boyfriend, and then life was great.
1:52:35 And her graph looked, you know, exactly like this.
1:52:37 And that period lasted two months.
1:52:39 And it mapped to the gray zone.
1:52:46 It mapped surprisingly perfectly with the graying, right, where the hair lost color.
1:52:51 So it was the hair, the stress peaked for two months and then came back down.
1:52:53 She said, these were the most stressful two months of my life.
1:52:54 Super interesting.
1:53:00 And the paper’s got a lot of press as it should be.
1:53:03 I’ve received about 300 emails since that paper was published.
1:53:09 People from sending me pictures from all over the world saying like, I found this two-colored hair.
1:53:10 I thought I was crazy.
1:53:12 Google this and found your paper.
1:53:19 When I was growing up, my dad told me that he had a cousin who worried so much that he went to bed one night and woke up and all his hair was on the pillow.
1:53:24 And I didn’t know until I was an adult that that story was designed to get me to stress less.
1:53:26 And that it wasn’t completely true.
1:53:29 But that’s hair loss, not graying.
1:53:37 But is there any graying of hair, beard hair or head hair, that is just simply related to age?
1:53:48 Or can we say that any graying of hair that’s age-associated is likely to be associated with the increased inflammation that comes with aging, a.k.a. stress?
1:53:50 A different kind of stress, not psychological stress.
1:53:51 Yeah.
1:53:52 Maybe it depends how we define stress.
1:53:55 We define stress as anything that costs energy.
1:53:57 Well, inflammation costs energy.
1:53:58 Inflammation costs energy.
1:54:00 And making a cytokine costs energy.
1:54:09 And if you’re a cell and you have a receptor for a cytokine and the cytokine docks, the ligand docks, that’s going to cost energy.
1:54:16 It occurred to me that when, based on what you’ve told us, that when we’re young, we need a lot of energy.
1:54:18 I mean, we don’t want kids to overeat, but they need energy.
1:54:21 And their levels of inflammation are very low.
1:54:23 Kind of a perfect situation for development.
1:54:28 As we get older, we generally move a bit less or a lot less.
1:54:29 Or a lot less, yes.
1:54:31 But ideally, it’s just a bit less.
1:54:33 Or maybe we move more.
1:54:37 And in general, people need to eat less, not more, as a rule.
1:54:40 Okay, but there are always exceptions to that rule.
1:54:48 But there’s a lot more inflammation, so we’re actually much more energetically expensive because of inflammation as we age.
1:54:55 And I’d be willing to bet that some of the graying of hair is related to the aging inflammation thing.
1:55:00 I mean, my level of stress, who knows what it is because it’s been, you know, jagged line for so many years.
1:55:02 I don’t know what baseline is.
1:55:03 I drink caffeine.
1:55:07 Like, you know, like most people, we’re masking a lot of the things that are going on.
1:55:17 But I love the results showing that increased stress grays hairs and reducing stress ungrays hairs.
1:55:19 It’s a correlation.
1:55:21 It’s a really – it’s a correlation, but it’s a really cool result.
1:55:26 I want to talk about restoration and recovery of energy.
1:55:28 Maybe with the hair graying.
1:55:40 I think what connects the hair graying with everything else we’ve talked about is the analysis we did of knowing, like, molecularly what happened in the – when this one hair goes gray and then it recovers its color.
1:55:42 What’s happening energetically?
1:55:47 So we took a single hair and chopped it into pieces and did proteomics.
1:55:49 You have to because you’re a molecular biologist, right?
1:55:54 And, I mean, mitochondria is our way to tap into, you know, the biology of energy.
1:55:58 So then we thought maybe there’s something there.
1:56:01 And initially I didn’t think there was mitochondria in the hair.
1:56:06 It turns out every hair that we walk around with is loaded with mitochondrial DNA.
1:56:10 And, you know, forensic, if you find a hair on a crime scene, you can figure out who is there.
1:56:13 The DNA that gets sequenced is not the nuclear genome.
1:56:14 It’s a mitochondrial genome.
1:56:14 Really?
1:56:19 And because hairs have a very high concentration of mitochondrial DNA.
1:56:26 So, you guys, you can’t commit a crime and expect to get away with it because if you leave one hair, Martin’s lab is going to sequence it.
1:56:27 We don’t do forensics.
1:56:28 Sure you don’t.
1:56:40 But what the signature, the molecular signature that was the most robust comparing the white hair to the dark hair in the same person or comparing white to dark in different people was mitochondrial proteins.
1:56:42 And I would, I did not expect that.
1:56:54 And we repeated those experiments in two different proteomics core, you know, there’s the, and the proteomics core hated that experiment because hair is like notoriously, it’s full of keratin, those super high abundance proteins.
1:56:56 And then they mask every other signal.
1:57:03 But we were able to kind of get good resolution data for other non-keratin, non-hair proteins.
1:57:06 And three mitochondrial proteins were consistently upregulated.
1:57:14 There was more of the mitochondrial energy transformation machinery in the gray hair compared to the dark hair.
1:57:16 Love the direction of that result.
1:57:26 I don’t love that stress increases graying, but I love the direction of that result because it’s yet another brick on the wall of what you’re telling us that stress is an energy requirement.
1:57:29 Inflammation associated with aging is an energy requirement.
1:57:35 Being sick creates different energy requirements and we need to obey these different energy requirements.
1:57:36 Fascinating.
1:57:48 So in terms of removing or reducing metabolic demand in order to keep our system going, first, of course, is sleep, right?
1:57:55 You were telling me earlier before we started recording that during sleep, how much does our metabolic needs become reduced?
1:57:56 Decrease, yeah.
1:58:01 Most people know when you sleep, your heart rate goes down and a bunch of your body temperature goes down.
1:58:09 And that allows us to go, you know, to stay alive with 10, 15% lower energy expenditure.
1:58:17 And they’re different between different people, but, you know, 10, 15% is kind of an average of how much energy you’re saving by sleeping.
1:58:24 And there’s a theory of why does every animal need to sleep?
1:58:29 And if you sleep-deprive a mouse or a rat or, you know, an animal, they die eventually.
1:58:38 And we know from, like, severe cases of mania and, you know, bipolar disease, people can die from going without sleep for, you know, multiple days.
1:58:45 So, and that might be one hypothesis because sleep saves or conserves energy.
1:58:55 And if you don’t go into that state of, like, torpor, right, almost like mini-hibernation, then you – somehow the organism can’t sustain that.
1:58:58 And we have some thoughts as to why this is.
1:59:04 I was reading recently about this glymphatic clearance of waste in the brain that occurs during sleep.
1:59:11 And there was an interesting figure in this paper showing that every mammal puts its head down during sleep.
1:59:14 And there’s some cute pictures of pandas sleeping on their side.
1:59:22 The giraffe apparently puts the top of its head down in order to presumably increase glymphatic clearance.
1:59:28 But I could also imagine that resting one’s head reduces energetic demands.
1:59:32 I mean, some people can sleep standing up, you know, against a pillar or something.
1:59:33 I’ve done that, falling asleep like that a bit.
1:59:37 But in general, sleep is a time when we want to rest our body and our mind.
1:59:44 And with the exception of rapid eye movement sleep, when the brain is very active, sort of a reboot of sorts, periodic reboot.
1:59:57 Sleep just seems like this beautiful way to allow the mitochondria to either restore or you just – you don’t want to – you can’t out-eat sleep deprivation.
2:00:00 No, you can’t eat more to get more energy.
2:00:02 That’s very clear.
2:00:02 Yeah.
2:00:04 That’s a very important statement.
2:00:18 Now, I’ve long been curious about things that people can do in order to either reduce their sleep need or I prefer to refer to it as increasing their vitality while waking.
2:00:39 And it is true, there are data showing that people who meditate for an hour or so per day or two 20-minute sessions seems to be the most typically used protocol can fairly dramatically reduce their sleep need and really, you know, go from like an eight-hour need to a six-hour need with a 40-minute investment of meditation.
2:00:46 What are the data on how meditation reduces mitochondrial function and energy use?
2:00:50 I want to start by saying we don’t know what mitochondria do when we sleep.
2:00:51 Like, do mitochondria sleep?
2:00:57 You lose consciousness and the body, you know, goes into this hypometabolic restorative state.
2:01:05 And, yes, there’s glymphatics and, you know, garbage, you know, clear out in the brain, which I suspect might have an energetic effect.
2:01:08 If you have garbage in the brain, probably the brain becomes less efficient.
2:01:11 So, it needs to burn more energy to do the same thing.
2:01:19 So, maybe the reason why the brain clears out stuff and why that’s an important part of sleep is for an energetic purpose, right?
2:01:27 So, we just finished an experiment where we had people come in the lab for 24 hours, sleep into the lab.
2:01:30 And Evan Cholson, a student in my lab, is analyzing those data.
2:01:38 And I think for the first time, we’ll be able to know what do mitochondria do when you fall asleep and you go into this hypometabolic state and you’re kind of conserving energy?
2:01:40 How is energy reallocated?
2:01:45 So, we see sleep as a two-arm process.
2:01:46 One, it slows some things down.
2:01:52 If the heart beats, you know, 10 times less per minute, like, that’s a lot of energy.
2:01:57 Every time the heart contracts, right, systole, diastole, both contraction and relaxation cost energy.
2:02:04 And then if you do this 10 times less per minute, that is a bunch of energy that can be reallocated, redistributed.
2:02:13 So, we suspect that there’s three main buckets of energy expenses that the body needs to sustain, you know, at some point in time.
2:02:15 One is vital.
2:02:18 You need to keep your heart beating at, you know, your resting heart rate.
2:02:25 The brain function, your kidney, you need to be, you know, detoxifying, clearing the blood and all of your vital organs.
2:02:26 That’s vital cost.
2:02:29 Second is stress cost, right?
2:02:39 If your sympathetic nervous system is activated because you’re worrying about the future or, you know, worrying about the past or, like, you’re stressing yourself out, this costs energy.
2:02:41 And then your blood pressure increases, that costs energy.
2:02:43 Heart rate increases, costs energy.
2:02:45 You’re sweating a little bit, costs energy.
2:02:50 Your hair rises, you know, anything that you’re doing will cost energy.
2:02:57 And then steal that energy, we think, from a third bucket, which is what we call growth, maintenance, and repair, GMR.
2:03:02 And those GMR processes happen at the level of organs, right?
2:03:06 When you have an organ that gets bigger and stronger, for example, after, you know, weightlifting.
2:03:10 It can happen at the level of a cell.
2:03:16 If the cell has, you know, needs to repair its membrane, needs to repair its DNA, this would be growth, maintenance, and repairing.
2:03:22 If you make more mitochondria, mitochondrial biogenesis after a workout, that would be growth, maintenance, and repair.
2:03:28 And because there’s a finite energy budget, there’s an economy of energy.
2:03:36 How much energy you have needs to be distributed between those vital costs, the stress costs, and the GMR, growth, maintenance, repair costs.
2:03:41 So, if you’re stressing out all the time, we suspect this actually steals energy away from GMR.
2:03:45 And then you’re not healing, you’re not growing, you’re not, you know, learning maybe.
2:03:51 And what sleep might do is actually shut down all of those stress processes.
2:03:54 When you sleep, heart rate variability increases, right?
2:03:56 Parasympathetic tone increases.
2:03:58 Sympathetic nervous system goes very quiet.
2:04:04 And then all of the stress-related expenses then become quiet.
2:04:09 Then that energy, piece of the energy budget can be allocated to growth, maintenance, and repair.
2:04:22 And when you meditate, and there’s this beautiful study that shows expert meditators can go into, you know, a deep state where their energy expenditure goes down by 40%.
2:04:22 Wow.
2:04:28 So, 10% to 15%, we said earlier, that’s how much you can save energy by just sleeping.
2:04:34 Meditating, it seems, and some trained people can bring energy expenditure down by 40%.
2:04:36 This is more than sleep.
2:04:41 So, they’re able to shut down, right, or quiet down maybe vital processes.
2:04:43 Like we know the heart rate can go down extremely low.
2:04:45 Probably stress processes.
2:04:48 We know this from measurements and meditators.
2:04:52 And then maybe that energy can be reallocated to growth, maintenance, and repair.
2:05:10 So, if you do more of GMR in your waking life because you live more mindfully and you don’t stress yourself out, think about the future or the past or, you know, self-related thoughts, then maybe you can do more GMR during meditation or during your daily life.
2:05:16 And then you don’t need as much sleep if the purpose of sleep is to reallocate energy towards growth, maintenance, and repair.
2:05:18 It’s definitely been my experience.
2:05:20 I’ve talked before on the podcast.
2:05:26 I’m a big fan of yoga nidra, or I coined a variation on it, non-sleep deep rest.
2:05:40 It essentially consists of lying down, intentionally staying awake for 10 to 30 minutes, and you do a progressive bodily relaxation while keeping your mind awake.
2:05:42 The reason it’s useful is twofold.
2:05:48 One, you emerge from it with a ton of energy, mental and physical energy.
2:05:50 Your vigor is restored, even on less sleep.
2:05:55 The other is that it doesn’t impede your ability to sleep at night.
2:05:56 If anything, it facilitates it.
2:06:00 Whereas naps can often create a sleep inertia.
2:06:08 You feel sleepy afterwards, then people drink caffeine, and then that can cause issues or just even make it harder to fall and stay asleep at night after naps.
2:06:13 Whereas non-sleep deep rest, yoga nidra is very, very efficient this way.
2:06:18 The other thing is that I’ve been playing with lately that I’ve found to be tremendously useful.
2:06:20 I sort of joke about this.
2:06:33 I was telling my girlfriend the other day, like, we’ll just say for the hour or so before sleep to just like listen to music, have the lights dim, just like really relax.
2:06:37 Or maybe the 30 minutes before sleep, just really relax.
2:06:40 And it’s almost as if, I mean, you’re awake.
2:06:41 You’re not asleep.
2:06:46 But I noticed that it dramatically reduces my sleep need.
2:06:49 I wake up from six hours feeling like I got eight.
2:06:51 And I monitor my sleep.
2:06:52 And so it’s a pretty robust thing.
2:06:56 I suspect it’s the slowing of the heart rate before sleep.
2:07:00 I suspect that’s what it is because it’s not actual sleep.
2:07:03 So you think it helps you get into deeper state of sleep faster or?
2:07:05 I think it’s restorative in its own right.
2:07:08 And it probably helps sleep as well because it’s anti-stress.
2:07:10 And so, you know, it’s hard to tease those apart.
2:07:23 But I think this idea of not just lowering the lights, dimming the lights, but also reducing the heart rate as you head into, you know, getting ready for sleep, you know, brushing your teeth, getting ready for sleep, you know.
2:07:26 And pre-sleep activity is being very relaxing.
2:07:29 We hear that for the de-stress component.
2:07:33 But I suspect that the brain is already going into a sleep-like state.
2:07:36 Yeah, so I suspect that’s accurate.
2:07:45 And if you’re by, you know, creating that environment, and then it allows you to relax, right?
2:07:51 What relaxing means basically is you decrease the energetic cost of sustaining your organism.
2:07:58 And then lowering heart rate, you know, lowering cortisol in your blood, norepinephrine, you know, catecholamines, and the things that cost a lot of energy.
2:08:00 We’ve done experiments in cells in a dish.
2:08:07 You give cells glucocorticoids, like a cortisol mimetic, or norepinephrine.
2:08:13 And then we wanted to know how much energy does it cost, right, to mount a stress response.
2:08:15 Like those hormones are not damaging by themselves.
2:08:27 But if you give them to cells, those cells go into like a whole choreographed, evolutionary, you know, ingrained response that prepares them for the future, right?
2:08:28 It’s called allostasis.
2:08:30 And that cost a bunch of energy.
2:08:32 And we found it was about 60%.
2:08:36 So this doesn’t happen, you know, in human beings.
2:08:42 But if your energetic metabolic rate increased by 60%, right, with glucocorticoids, you’d be in big trouble.
2:08:44 So it might not be as much in the whole body.
2:08:53 But we know now that just a stress hormone on cells, you know, in a dish, human cells, is able to increase the energetic cost of life.
2:08:55 So it costs energy to worry about stuff.
2:09:04 So if you can decrease the level of those hormones and decrease the level of cytokines in your blood inflammation, that’s going to save energy.
2:09:06 And then, yes, maybe sleep is more restorative.
2:09:13 And this sleep study we did, there are people whose sleep energy expenditure, you know, drops significantly, like 20%.
2:09:17 Other people doesn’t drop, you know, almost at all.
2:09:21 In particular, people whose mitochondria don’t work very well.
2:09:25 So we’ve been so fortunate to work with patients.
2:09:29 And I’m not a physician, but I’m in the clinic half day a week.
2:09:34 And I see patients that I’ve followed now for about six years who have genetic mitochondrial diseases.
2:09:39 So they’re pretty rare, but they have a mutation or a deletion in the mitochondrial DNA.
2:09:44 Some of them is in the nucleus, nuclear genome, but it affects the mitochondrial energy transformation capacity.
2:09:46 Those people are always tired.
2:09:49 You know, they don’t feel well.
2:09:56 They avoid exercise at all costs because it just feels so terrible because their mitochondria have increased resistance to energy flow.
2:09:59 So if you try to push more energy through, it’s really uncomfortable.
2:10:01 GDF-15, through the roof.
2:10:11 The best biomarker of mitochondrial disease is actually GDF-15, which, you know, tells us something about what GDF-15 means to the organism.
2:10:18 When the mitochondria don’t work properly, those cells that can’t flow energy properly send out GDF-15 as a signal.
2:10:27 And if you do a sleep study on those individuals and you look at how well do they decrease their energy expenditure to go into this restorative state,
2:10:29 the parasympathetic nervous system can’t kick in.
2:10:42 So some of the biggest difference we see between mitochondrial disease and people who have normal, healthy spectrum of mitochondria is this inability to slow down and to go into this restorative state at night.
2:10:56 So that positions mitochondria in the context of restoration and, you know, our ability to heal and lifespan in those people is decreased by about three decades.
2:11:17 As long as we’re talking about sleep and meditation and lowering one’s heart rate before sleep, by whatever means, you know, we should talk about nutrition and exercise and supplements, dare I say, and prescription drugs, including the GLPs.
2:11:23 So I realize you’re not a nutrition expert, but you think about energy.
2:11:28 You can’t out-eat a bad night’s sleep, but we all need nutrition.
2:11:44 When you personally step back from all the noise around nutrition, what are the key takeaways for you in terms of how you think about optimizing your mitochondrial health and energy flow?
2:11:47 So, yeah, I think we’ve gotten things wrong for two main reasons.
2:11:49 One is we don’t think about the individual.
2:11:53 We try to find one size fit all solutions.
2:12:00 Carnivore is good or keto is good or high carb is good or, you know, meat is bad or, right?
2:12:04 There are all of these variations which people feel really strongly about.
2:12:08 And this brings us back to, like, the value of the human experience.
2:12:22 Like, you know for yourself, if you change your diet and it changes your life, like, you have vitality you haven’t had in, like, 20 years and your symptoms, inflammation, right, is gone and you have clarity of mind you’ve never had.
2:12:32 I’ve met several people now who’ve had this kind of life-changing energetic shift happen when they go on a ketogenic diet and when they instore, you know, intermittent fasting.
2:12:33 Life-changing shit.
2:12:38 So, they know that this is real, right?
2:12:43 And then you do an RCT and you say, okay, let’s test a ketogenic-
2:12:44 Randomized control trial.
2:12:44 Yeah, thank you.
2:12:55 You do a randomized clinical trial and then what you do there is you feed everyone the same thing, ketogenic diet or standard Mediterranean diet or whatever, you know, diet as usual.
2:13:03 And then people are on this diet for X amount of time, 12 weeks, and then at the end you compare whatever outcome you determined you decided was the right outcome.
2:13:14 And then you have, like, let’s say 50 people here, 50 people here, and then you ask, did the ketogenic diet improve mental health or did it reduce inflammation or, right, did it do that?
2:13:23 And then often in RCTs for dietary interventions or drugs, what you find is not really, maybe a little bit, right?
2:13:31 And then if the study was adequately powered and there’s, like, an 8%, you know, shift in your primary outcome, then it becomes P less than 0.05.
2:13:38 The P value, the statistical, you know, value here becomes significant.
2:13:44 And now you say, ooh, the ketogenic diet is effective for this or the ketogenic diet does not work, you know, for X.
2:13:55 This is, I think, highly misleading because when you peel the surface of any randomized clinical trial, you find that there are people who were, like, amazing responders.
2:13:57 Like, there are people whose lives was changed, truly.
2:14:00 And then there are people who didn’t change anything.
2:14:03 And then there are also people who got worse.
2:14:10 And then you average everyone, you squish everyone into this average, and then the RCT is a statistical test of averages.
2:14:12 Nobody is the average.
2:14:14 Like, nobody is actually the average.
2:14:15 Right, literally.
2:14:16 Literally.
2:14:34 And then the ketogenic diet could literally save lives, and it could cure or be, like, a really solid treatment for schizophrenia or bipolar or Crohn’s disease or whatever it is for, like, 20% of the population.
2:14:39 And we’ll never find out just because we have a science of averages.
2:14:39 Yeah.
2:14:43 Well, safe self-experimentation is the only solution to this.
2:14:43 Yeah.
2:14:44 It’s the only solution.
2:14:44 Yeah.
2:14:50 And that, you know, there’s a clash here between the value of the human experience, right?
2:14:54 You know that this thing works for you and that you live at a higher level, right?
2:14:55 You can fulfill your potential.
2:15:03 And then you see the science, you know, the capital S science that tells you, no, what you think works doesn’t work.
2:15:04 And they just, no, but it works for me.
2:15:09 And then you have a white coat wearing person who says, no, no, I have the authority.
2:15:12 I can tell you this RCT shows that it’s not effective.
2:15:15 And I think this really is damaging.
2:15:16 Like, it makes me angry.
2:15:29 I feel uncomfortable when I talk about this because this is completely disregarding the human experience, you know, in service of this, you know, framework that doesn’t serve the individual.
2:15:37 The RCT was invented for very good reasons and it’s very useful in some circumstances, like do antibiotics work?
2:15:41 Should you, you know, be doing surgery this way or that way?
2:15:54 But when you get to interventions or treatments that are likely to have highly individualized effects and there are people who respond amazingly to this, to that, then you end up disempowering people.
2:16:05 So, I think there’s a clash of, I know this to be true from my experience and then I have this person in this position of authority, this scientist or this doctor that says, no, this doesn’t work because the RCT showed that it didn’t work.
2:16:18 Like, this is really, this breaks trust and so I understand the frustration of so many people who’ve lost confidence in science and the medical establishment, I think for good reasons in many cases.
2:16:29 Is it fair to say that then there is no best diet for mitochondria except the one that’s energetically not excessive, not calorically excessive?
2:16:30 Yeah.
2:16:35 So, eating too much for sure damages the whole system, including mitochondria.
2:16:47 So, the first piece of response to your question is because we don’t think about diet in an individualized way, we’re missing the boat on actually finding diets that work for different people.
2:16:54 So, we’re working on a platform that would empower people to get some objective readout, right?
2:16:56 Of energetically, how are they doing?
2:17:04 And then a framework also to, you know, we can all be thinking scientifically about our own health and about ourselves.
2:17:17 And once you realize you’re, you know, you are the flow of energy that rushes through your body with different levels of resistance, then you can think about the food you put in your body is actually fueling that flow, right?
2:17:25 Like, you are the movement of energy and that is continuously fueled by, you know, what you put in there.
2:17:31 And then by the activity you do and the kind of things you engage with.
2:17:33 So, yes, we need a framework for this.
2:17:34 We’re working on that.
2:17:36 So, that’s the individualized piece, right?
2:17:42 There’s very – at this point, I’m pretty convinced there’s no one diet that is the best diet for everyone.
2:17:50 I’ve seen people thrive on very different diets since we’ve been kind of working on related areas.
2:17:58 And a few years ago, I received a research prize, the Bazooki Prize in Science, which was so enabling.
2:18:13 And a Bazooki group is a family foundation whose – their son was diagnosed with bipolar disease and tried all sorts of treatments and drugs that, you know, didn’t work very well or, you know, actually made things worse.
2:18:17 And so, they were on a diagnostic odyssey and trying to find something for years.
2:18:26 And then finally, they came across a psychiatrist who was using the ketogenic diet as a treatment.
2:18:35 And so, he went on a ketogenic diet and Jan Bazooki, the mom, said, like, I had my son back.
2:18:40 Like, within a few weeks, his mood, you know, got stabilized.
2:18:46 He was able to sleep and he stopped kind of, you know, cycling between mania and depression.
2:18:50 So, for him, like, you know, that really worked.
2:18:57 And so, I was sensitized to that area of work and research and then dozens of other patients.
2:19:05 And I’ve met, you know, so many people now who manage their mental health disorder with ketogenic diet.
2:19:09 And they test, you know, their blood ketones to make sure they’re still in ketosis.
2:19:14 And there’s now a continuous ketone monitor, CKM, you know, CGM, right?
2:19:15 So, you can test your ketones.
2:19:21 I wore one for a month and learned some really interesting things about my body and about, you know, how-
2:19:22 Were you ketogenic?
2:19:23 I tried.
2:19:25 Did you like it, being in keto?
2:19:26 Ketosis?
2:19:29 I really enjoyed the state of ketosis.
2:19:37 And I think there’s a reason why fasting is a common practice in every ancient tradition.
2:19:40 And every religion has, like, a fasting component to them.
2:19:45 It puts the organism in this pro-healing state, right?
2:19:51 Which is probably why you don’t eat if you’re sick and why animals also stop eating when they’re unwell.
2:19:54 So, it seems to foster, you know, promote something.
2:19:58 And then I had much more, you know, better clarity of mind.
2:20:00 And that’s what a lot of patients report as well.
2:20:01 Did you stay on it?
2:20:02 No.
2:20:03 It’s hard to maintain.
2:20:04 It’s hard to maintain.
2:20:06 And I didn’t, you know, feel the need.
2:20:08 I missed berries.
2:20:08 I avoid-
2:20:10 I know I don’t handle sugar well.
2:20:14 So, I ditched, you know, refined sugars maybe like 20 years ago.
2:20:14 Do you drink alcohol?
2:20:15 I don’t.
2:20:17 There’s good research.
2:20:19 When I saw that study, I was like, oh, my God.
2:20:24 This might be why, you know, I feel like shit the next day after I have alcohol or my
2:20:29 sleep is not good or, and why patients with mitochondrial disease, like the majority of
2:20:31 them are very alcohol intolerant.
2:20:36 And then, you know, you can make all sorts of theories about maybe it’s like the detoxification
2:20:40 enzyme and the liver and like energetically, they’re on edge, right?
2:20:45 And then if you look at how much energy does it cost to get rid of the alcohol, right?
2:20:45 It’s a toxin.
2:20:48 So, everything in biology costs energy.
2:20:49 Nothing is free.
2:20:51 A basic energetic law of life.
2:20:57 So, if you put alcohol in the body, now the body has to, you know, spend a precious portion
2:20:59 of its energy budget to removing alcohol.
2:21:01 And it disrupts your sleep.
2:21:03 The data came out recently.
2:21:05 This was covered in the traditional press.
2:21:08 I think you can look it up, folks.
2:21:14 There’s something like a 50% reduction in alcohol consumption in the United States.
2:21:19 Now, I think it’s the lowest alcohol consumption in something like 90 years.
2:21:20 It’s pretty spectacular.
2:21:23 We did an episode about alcohol a couple of years ago.
2:21:25 It turned out to be a very popular episode.
2:21:32 And there’s a, you know, the argument has been made by me, but others now as well, that zero
2:21:33 is better than any.
2:21:39 And the upper limit for, you know, sustained health is, before you start to run into some
2:21:43 issues, is probably one or two drinks per week.
2:21:50 But this idea that wine is good for us, there’s been a reanalysis of that by Keith Humphries and
2:21:51 others at Stanford.
2:21:55 If you look at the way those studies were designed, and he’s coming on the podcast, so I’m
2:22:01 not going to detail it now, the way those studies were designed was poor experimental
2:22:01 design.
2:22:05 All of it speaks to the fact that zero is better than any.
2:22:08 And now, that’s not to say people shouldn’t enjoy a drink every once in a while if they
2:22:10 want to, but they should know what they’re doing.
2:22:18 Are you willing to sacrifice 10% of your energy budget, you know, going towards alcohol detoxification?
2:22:19 Can you spare that at 10%?
2:22:25 If you care about that 10% and you want your vitality, then maybe you don’t drink.
2:22:28 When I was going to a lot of scientific meetings, you know, there’s a lot of drinking that happens
2:22:29 at scientific meetings.
2:22:35 I would take solace in the fact that, A, I’m going to sleep relatively early.
2:22:37 11 o’clock isn’t that early.
2:22:40 But I didn’t stay out late, and I wouldn’t drink, and I’d watch other people in my field
2:22:42 that I was competing with stay out late drinking.
2:22:45 And some of them were more senior than I am, went bigger labs.
2:22:47 And I was like, I’m going to take your lunch.
2:22:49 I’m going to take your lunch.
2:22:50 The competitive edge.
2:22:54 Yeah, that, and I’d recommend that they watch certain Netflix series because that’ll definitely
2:22:55 take your competition out.
2:23:02 No, I would watch people who are in the field of health and science degrade their health in
2:23:03 real time.
2:23:06 And it was perplexing to me because the amount of alcohol consumption.
2:23:08 Anyway, I’m editorializing now.
2:23:11 It’s bad for your mitochondria is what I’m getting.
2:23:14 I think it steals a piece of your energy budget.
2:23:15 Okay.
2:23:19 So whether you want to, you know, allocate that energy, if you have extra energy to spare,
2:23:19 you want to do that.
2:23:21 That’s a good way to think about it.
2:23:28 In some cases, let’s say, you know, vital processes, nothing you can do about this.
2:23:29 And as you age, probably those increases.
2:23:31 Stress processes, right?
2:23:33 The mind creates most of those.
2:23:35 Stress-related energetic costs.
2:23:37 And then growth, maintenance, and repair.
2:23:44 If you’re, for some reason, circumstantial, or, you know, you have some, we all have shit
2:23:46 from our past that we deal with.
2:23:50 If this is burning a big chunk of your energy budget, right?
2:23:55 Every day, you’re a little traumatized or, you know, you worry about the future, about your
2:23:56 self-image or whatever.
2:24:00 If this is burning, let’s say 20%, 30% of your energy budget.
2:24:05 And when you drink alcohol, that 30% goes to 5%, right?
2:24:10 You’re maybe wasting, let’s say, 10% of your budget to detoxifying alcohol.
2:24:16 But if you’re relieving that stress, you know, I suspect this is why, you know, there’s people,
2:24:24 you know, that really like their social drinking because it relieves kind of a stress energy
2:24:25 wastage.
2:24:25 Yeah.
2:24:26 No, it makes sense.
2:24:27 Yeah.
2:24:29 You know, the stress piece is huge.
2:24:35 And when you, you’ve set up this framework for us, which I really, really like about energetic
2:24:39 flow as opposed to just energy coming into the system as a key thing to think about.
2:24:45 And then how we allocate energy at the mitochondrial level, but at the decision-making subjective
2:24:51 whole, whole person level, doing things that bring us a sense of meaning clearly is energy
2:24:53 building, not just energy expending.
2:24:56 Although we can’t take it so far that we’re not getting enough sleep.
2:25:01 I mean, you know, there’s always the housekeeping that needs to be done of sleep and nutrition,
2:25:01 et cetera.
2:25:04 I am curious about exercise.
2:25:08 You mentioned training for a marathon will double the number of mitochondria.
2:25:09 At most, yes.
2:25:16 But where’s the sort of sweet spot of doing more exercise in order to increase mitochondrial
2:25:23 density and et cetera, efficiency, but not so much that you’re robbing mitochondria from
2:25:26 other areas of your biology that are critical.
2:25:27 Yeah.
2:25:27 Good question.
2:25:31 Like if you exercise too much and you’re a healthy, a young, healthy male,
2:25:34 you can actually decrease testosterone level, right?
2:25:39 Like endurance training can shut down your testosterone production, your reproductive system,
2:25:40 basically.
2:25:46 So that trade-offs, the kind of trade-offs we talked about with, you know, young females also
2:25:48 applies to males and those kinds of ways.
2:25:52 Where that threshold is, I think is also highly individualized.
2:25:56 And like overtraining syndrome is a very real thing.
2:26:02 And, you know, even people who devote a lot of their life and energy to becoming better
2:26:03 athletes, like there’s a limit.
2:26:08 And I used to be a competitive cyclist and I, I raised kind of semi-professionally in my
2:26:09 college days.
2:26:15 And, and I knew that if I worked out, if I was on the road and I used to do like intense
2:26:21 and long distance workouts, if I was like, I logged all of my training, you know, how many
2:26:23 hours, kilometers, all of this.
2:26:29 If I did more than like 20, 22 hours a week on the bike, I would get like Achilles tendon.
2:26:35 That was kind of my sweet spot or my sensitive, you know, weak spot or my knee.
2:26:37 So there was a limit, right?
2:26:39 And for me, that limit was 20, 22 hours.
2:26:42 And maybe that’s why I never became a professional cyclist.
2:26:46 I wanted to at some point, I thought maybe after undergrad, I’ll be professional cyclist,
2:26:50 but you realize you need to spend a lot of hours on the bike to do this.
2:26:53 And my limit was that, right?
2:26:59 And I did some plyometrics and some other, you know, sprint building exercises.
2:27:02 And I weighed like 10, 15 more pounds than I do now.
2:27:04 I had, I was investing more resources there.
2:27:10 Then when I started the PhD, I was more inspired to, you know, at some point it was like, okay,
2:27:15 do I write this paper or do I go for a three hour bike ride and then spend like three hour
2:27:17 recovering, you know, making a great amount of food.
2:27:22 And so the trade-offs at some point, I started to feel like I want to put my energy towards,
2:27:23 you know, developing these ideas.
2:27:28 And so there was kind of a trade-off from athletic performance, you know, and muscle
2:27:31 building towards more intellectual activities.
2:27:34 And that sweet spot I think is unique to each person.
2:27:39 And some people, I think, use running as a, as a, as a, like a therapy.
2:27:44 Some people use eating, some people use running, some people use gambling, you know, whatever
2:27:45 it is for you.
2:27:52 So I don’t know that there is kind of a number of hours, number of miles per week, for sure
2:27:52 not.
2:27:57 And whether you do something, you know, that inspires you or whether you do something and
2:27:58 it’s, it’s a, it’s a fucking grind.
2:28:03 Like, I think that makes a difference for how much energy you have to do it and how much is
2:28:04 good for you.
2:28:09 I know you spent a lot of time in the, in the gym, Stephen Pressfield, who, you know, you
2:28:11 chatted to and his concept of resistance, right?
2:28:16 Like, I think that there, there’s something there that you need to give the body a certain
2:28:17 amount of resistance.
2:28:20 And that’s true physically, but also true mentally.
2:28:23 Too much resistance crushes you, right?
2:28:28 And then it’s like too difficult and, and it’s demoralizing and de-energizing, but not
2:28:30 enough resistance is, is not inspiring.
2:28:36 Like, and then, then being bored, like being in prison, that might be why, you know, being
2:28:41 in prison is so, such a, it’s a thing we do to people that have done really bad things
2:28:45 because it is, it really crushes a human spirit when you have nothing to do.
2:28:50 And having something to do is a bit, is kind of exerting resistance to the human mind.
2:28:54 So having to, bumping your mind against something.
2:28:59 And that’s something academics, I think really typically enjoy having a problem, like being
2:29:00 curious about something.
2:29:01 Yeah.
2:29:04 Resistance through the lens of what we’re talking about today is very interesting.
2:29:11 I think it’s worth underscoring it again because we’ve established, you’ve established, let’s
2:29:11 be fair here.
2:29:18 You’ve established that it’s not just about mitochondria making ATP and energy, actually controlling
2:29:19 energy flow.
2:29:19 Transforming.
2:29:24 Transforming it, all of the Morse code rate and content.
2:29:31 And then, and so there’s this allocation piece, but then there’s also this idea that in order
2:29:37 to transform energy, it has to meet, meet resistance, you know, that, that, and that’s where the
2:29:38 transformation occurs.
2:29:46 And so perhaps the, the whole concept of getting more vital, getting better, learning, et cetera,
2:29:48 it’s about that feeling of friction.
2:29:49 Yes.
2:29:54 When we, when I’ve done episodes about neuroplasticity, I’ve tried to really get into people’s minds,
2:29:59 like the moment you feel agitation, that, that means the opportunity for plasticity is turning
2:29:59 on.
2:30:00 Yeah.
2:30:03 Your brain doesn’t change if it, if it’s in a state like any other state.
2:30:03 Yeah.
2:30:08 This is unfortunately why traumatic experiences are so good at rewiring the brain because your
2:30:13 brain goes, I’m not used to this much adrenaline and norepinephrine, something, whatever’s happening
2:30:16 now is really important and it actually grabs too much.
2:30:16 Yeah.
2:30:17 And that’s PTSD.
2:30:19 It grabs random events.
2:30:20 It’s, it’s a whole thing.
2:30:25 But for healthy learning, adaptive learning, you have to have the resistance.
2:30:28 If you can do the thing, your brain won’t change.
2:30:28 Exactly.
2:30:30 If you can do the thing, your body won’t change.
2:30:36 And I try and explain this in the context of, of cognitive stuff, that agitation and frustration,
2:30:38 like you had to seek that out.
2:30:40 You don’t want to overdo it.
2:30:43 But I think if, I wish they had told me that when I was in school.
2:30:43 I know.
2:30:44 Right.
2:30:48 I mean, I was a pretty avid learner, but it’s like, you just want to tell people the moment
2:30:50 you’re frustrated, awesome.
2:30:52 Like your, your circuits are primed to change.
2:30:52 Yeah.
2:30:53 Yeah.
2:30:55 Anyway, I get very impassioned about this.
2:30:58 So, cause it’s how we get better.
2:30:58 Yeah.
2:31:01 And I think most people feel that and they think, oh, they’re doing something wrong, but
2:31:04 actually the errors signal that more and tell your brain, you have to change.
2:31:05 Yeah.
2:31:10 It’s just, it’s just that the change takes time and it takes time and it takes energy.
2:31:16 Like the reason change is difficult, transitions, any kind of, you know, moving house is one
2:31:20 of the most stressful things, you know, that divorced, like, you know, getting divorced or
2:31:28 you’re changing relationships, any kind of transition, by definition, a transition requires
2:31:29 change, which requires energy.
2:31:35 And I suspect the reason why life transitions are difficult is because they cause energy.
2:31:37 And we have a finite amount of it.
2:31:44 So resistance, the energy resistance principle is something that we’ve developed recently with
2:31:47 Neurosha that encapsulates this.
2:31:50 It says like, life is resistance.
2:31:52 You cannot have life if there’s no resistance.
2:31:53 There’s no transformation.
2:31:55 You’re the cadaver.
2:31:55 Yes, exactly.
2:32:00 Or you’re like a beaming, you know, light ray in outer space.
2:32:01 It just goes on.
2:32:03 It just goes on, goes on, never transform.
2:32:06 You know, there’s a potential for change, but it’s, there’s no transformation.
2:32:11 It’s never going to change until it hits resistance, a green leaf on earth.
2:32:12 I love it.
2:32:14 It’s such an important concept.
2:32:19 And just to refer, I think you think about bodybuilding and, you know, or working out how
2:32:20 the body gets stronger.
2:32:24 The way the body gets stronger is by facing resistance, right?
2:32:29 If your muscles get accustomed to a certain weight, if you want to grow in strength or in mass,
2:32:32 you need to go heavier, right?
2:32:34 And so it’s increasing resistance.
2:32:34 Same thing.
2:32:40 If you send an astronaut in outer space, their body gets like so weak, their bones, like demonerolize
2:32:43 and their muscles atrophy and, you know, their hearts weaken.
2:32:47 And then they come back onto, onto earth and then they struggle.
2:32:51 And that’s because when you go out in outer space, there’s no resistance, right?
2:32:55 The gravity is, you don’t feel gravity because you’re constantly falling, right?
2:32:59 And then there’s nothing that you’re resisting the structure of your body.
2:33:01 They age very fast.
2:33:01 Yeah, exactly.
2:33:03 Astronauts don’t fare well.
2:33:05 Now they have ways to compensate for this.
2:33:09 I’d like to take a brief break and acknowledge one of our sponsors, Waking Up.
2:33:15 Waking Up is a meditation app that offers hundreds of guided meditation programs, mindfulness trainings,
2:33:16 yoga nidra sessions, and more.
2:33:23 I started practicing meditation when I was about 15 years old, and it made a profound impact on my life.
2:33:27 And by now, there are thousands of quality peer-reviewed studies that emphasize how useful
2:33:32 mindfulness meditation can be for improving our focus, managing stress and anxiety, improving
2:33:34 our mood, and much more.
2:33:38 In recent years, I started using the Waking Up app for my meditations because I find it
2:33:43 to be a terrific resource for allowing me to really be consistent with my meditation practice.
2:33:48 Many people start a meditation practice and experience some benefits, but many people also have challenges
2:33:50 keeping up with that practice.
2:33:54 What I and so many other people love about the Waking Up app is that it has a lot of different
2:33:57 meditations to choose from, and those meditations are of different durations.
2:34:02 So it makes it very easy to keep up with your meditation practice, both from the perspective
2:34:03 of novelty.
2:34:05 You never get tired of those meditations.
2:34:09 There’s always something new to explore and to learn about yourself and about the effectiveness
2:34:09 of meditation.
2:34:15 And you can always fit meditation into your schedule, even if you only have two or three minutes per
2:34:16 day in which to meditate.
2:34:21 I also really like doing yoga nidra, or what is sometimes called non-sleep deep rest, for
2:34:26 about 10 or 20 minutes, because it is a great way to restore mental and physical vigor without
2:34:29 the tiredness that some people experience when they wake up from a conventional nap.
2:34:34 If you’d like to try the Waking Up app, please go to wakingup.com slash Huberman, where you
2:34:36 can access a free 30-day trial.
2:34:40 Again, that’s wakingup.com slash Huberman to access a free 30-day trial.
2:34:46 I’m curious what your thoughts are about the fast-emerging space of supplements and peptides
2:34:53 that people are taking to ostensibly improve their mitochondrial function, health, output,
2:34:53 et cetera.
2:34:57 The ones that come to mind are the following, just to constrain it a bit, because it’s a
2:34:57 huge space.
2:35:02 Coenzyme Q10, a number of people, including me, take.
2:35:04 This isn’t a plug for it.
2:35:05 It’s just, I take it.
2:35:08 I was told that it can help my mitochondria.
2:35:11 I don’t take methylene blue.
2:35:13 I’ll mention why in a moment.
2:35:16 There are some peptides like SS31.
2:35:19 It’s becoming very popular now.
2:35:22 Cocktails of NAD, SS31.
2:35:26 Things like this, people are, oh yeah, people are injecting this stuff like crazy.
2:35:26 Oh yeah.
2:35:27 SS31?
2:35:32 I guarantee within a radius of one mile, there are a lot of SS31 injected.
2:35:33 We’re in Los Angeles.
2:35:39 So, oh yeah, SS31, in cocktail with NAD, it’s very common.
2:35:41 There are a couple others.
2:35:44 SLU, SLU, there’s another one.
2:35:46 All of this is MOTC.
2:35:51 A lot of people are injecting these peptides in effort to improve their mitochondrial function.
2:35:52 Would love your thoughts on this.
2:35:56 Don’t worry, you’re protected no matter what direction you answer.
2:36:01 Yeah, the term mitochondrial function, mitochondrial dysfunction, you know,
2:36:05 I think are misnomers because mitochondria have many functions.
2:36:11 And so, I think that the nomenclature, that’s more of a, maybe a researcher kind of niche kind
2:36:12 of thing.
2:36:17 But I think it’s misleading to talk of mitochondrial dysfunction because mitochondria transform energy
2:36:17 and make ATP.
2:36:18 Right.
2:36:19 They make hormones and they make signals.
2:36:24 But to your point about supplements, I was a student when SS31 was discovered.
2:36:29 And I remember the person who discovered, Hazel Sato, who discovered SS31.
2:36:30 She was presenting at meetings.
2:36:35 And so, I’ve seen the, now it was commercialized, you know, stealth peptide.
2:36:39 And then it went on the publicly traded.
2:36:44 So, it’s not lived up to its expectation.
2:36:46 It was supposed to be a treatment for mitochondrial disease.
2:36:49 And mostly, the trials have been negative.
2:36:53 You know, those things, we’re trying to tweak the system.
2:36:59 I think what we’re trying to do with supplements is to optimize, tweak the circuitry, you know,
2:37:04 the metabolic circuitry that we have for flowing electrons to oxygen.
2:37:12 In an ideal world, electrons flow from food to oxygen, like two poles of a battery, like a simple circuit,
2:37:15 with like just the right amount of resistance, right?
2:37:17 Too much resistance and then it feels terrible.
2:37:22 It feels like if you hold your breath and you feel like you’re going to die, that’s too much resistance.
2:37:28 Not enough resistance feels like, you know, you’re unhinged and probably we think that’s what mania is, right?
2:37:32 Where you feel like there’s so much energy that you can’t contain it.
2:37:35 And then you can’t sleep and then you can’t, you know, your life kind of falls apart.
2:37:37 ADHD is another good example of that.
2:37:38 That might be.
2:37:43 So, maybe those kind of conditions, disorders of the mind, we think are disorders of energy resistance.
2:37:50 We don’t have, you know, direct evidence for most of it, but I think that’s a fairly well-supported idea.
2:38:00 And supplements in cases when your circuitry is, you know, impaired, like if you’re deficient in coenzyme Q10,
2:38:02 if you take it, you’re going to feel it.
2:38:14 And if you’re deficient in something like vitamin B12, there are many parts of mitochondria that require B vitamins to flow electrons towards oxygen.
2:38:21 So, vitamin B deficiency, different vitamin Bs, including NAD, right, can really be terrible.
2:38:26 And people have chronic fatigue-like syndromes from vitamin B12 deficiency, for example.
2:38:36 So, in cases of where there’s a deficiency or you think there might be a deficiency, maybe supplements can help, you know, palliate those.
2:38:44 My sense is, you know, we’ve evolved over very long periods of time and we’re really well-optimized.
2:38:52 And the body and the mind are as two expressions of this energy flow kind of can work harmoniously together if we bring awareness to it.
2:39:01 And if we keep energy flowing through exercise, through not eating too much and, you know, being hungry once in a while, I think there’s ways to optimize the system.
2:39:13 And there’s a lot of people who live long, healthy, fulfilling lives and they get sick once in a while, but they recover without supplements and without, you know, medical intervention.
2:39:16 So, I think there’s a path to get there.
2:39:20 And so, I think there’s a place for supplements, but I’ve never taken a supplement.
2:39:23 And you have plenty of energy.
2:39:26 I cultivate my energy in different ways.
2:39:33 And I feel like it’s a better investment of my energy and my research group.
2:39:42 We haven’t studied, you know, drugs or we’ve been solicited to, you know, help pharmaceutical companies or other, you know, supplement type.
2:39:45 To test the effects of supplements on mitochondria.
2:39:52 If we go on that route, then I think there’s, it’s one approach that, you know, might lead useful results at some point.
2:40:08 But I feel like my energy, my contribution as a scientist is better positioned in understanding the energetic basis of mind, subjective experiences, body, and developing a more holistic, you know, system for what we are, you know, energetically and what we can do to support that.
2:40:10 Well, you’re doing awesome work.
2:40:12 So, stay on the track you’re on.
2:40:14 And I just wanted your thoughts there.
2:40:24 And I should just say for sake of being responsible, folks don’t inject peptides that are for quote-unquote research purposes only.
2:40:26 People are getting them on the gray market.
2:40:31 I mentioned methylene blue, so I should just close the hatch on that one that I’ve avoided it for two reasons.
2:40:36 One, I saw the images of blue brains from people who had recently taken it.
2:40:39 Doesn’t mean their brain stayed blue because they had taken it recently.
2:40:49 But there are some data that points to the fact that methylene blue can intercalate into DNA and possibly cause some mutations there.
2:40:50 That worries me.
2:41:02 And there are some data as well, and Chris Masterjohn talked about this recently, that if people are mitochondrial damage deficient,
2:41:13 dealing with carbon monoxide poisoning, other metabolic issues, that perhaps methylene blue, because it can reroute some of the pathways for these electrons, can be helpful.
2:41:17 But if people are generally healthy, that it can cause more problems than it solves.
2:41:21 And that was enough for me to just say, I’m going to just stay away from this stuff.
2:41:23 Also, I don’t want to have a blue tongue like a monitor lizard.
2:41:25 Anyway, that’s not a serious thing.
2:41:29 But it just seems a little shaky for me, and I do worry about people just taking it.
2:41:42 And I’m very happy that your laboratory is focusing on the molecular aspects, but also, as you said, the experiential aspects, meditation, meaning, purpose.
2:41:45 And this notion of flow is something that I want to just ask you about.
2:41:52 When you see things like Tai Chi, if you’re in New York City, if you see people early in the morning, if you get up, you see them doing Tai Chi.
2:42:00 Or years ago, I saw an interview with Iggy Pop, you know, as a musician from, gosh, like the 70s.
2:42:04 And he’s like in tremendously good shape now and has always been.
2:42:06 And they asked him, like, what’s your secret?
2:42:08 They always ask these kind of like, what do you eat kind of things?
2:42:12 And he was like, it’s all in the Qigong breathing.
2:42:21 And I chuckled because Tai Chi, Qigong breathing, I personally believe that whether or not it’s running Tai Chi, Qigong breathing, or lifting weights,
2:42:27 the activity itself has certain benefits related to respiration, blood flow, muscle stress, et cetera, and recovery.
2:42:36 But that the additional layer of benefit comes from the understanding over time, yoga as well.
2:42:41 The understanding over time of how to direct energy in your body and mind.
2:42:46 To be able to force yourself to get through some hard repetitions, but then to rest completely in the rest period.
2:42:56 To dynamically move from one position to another, not just as a physical movement, but as an exercise in being able to anticipate, okay, here comes the painful part.
2:42:58 I’m going to not brace myself too much.
2:43:01 I’m going to try and, quote unquote, flow through it.
2:43:04 But I’m also going to put some restraint and pull back.
2:43:15 And so it’s – I do think that for every physical and mental activity, there’s the learning and then there’s the meta learning that comes from just having done it over and over.
2:43:17 So you have this expectation and understanding.
2:43:19 You’re learning how to allocate energy.
2:43:21 And I would just like your thoughts about this.
2:43:27 So I don’t think it’s Qigong per se, Tai Chi per se, yoga, Pilates per se, lifting weights per se.
2:43:29 I think those have each different benefits.
2:43:30 Yeah.
2:43:39 But what are your thoughts about learning to be a better – oh, gosh, this sounds super woo, but what the heck – energy channeler.
2:43:43 Two scientists talking about energy channeling.
2:43:45 Well, this is not woo.
2:43:58 I mean, the mitochondria flow energy, you can say their channel for energy flow from biochemistry to electricity to ATP to metabolites to reactive oxygen species, all of these are different forms or modalities of energy.
2:44:06 Is there like a molecular reality to Qigong or to chi or to, you know, prana or – right?
2:44:07 Like maybe.
2:44:09 And maybe.
2:44:15 And if we look at all of these practices, right, and we ask what’s the point of consilience?
2:44:16 Like what’s true?
2:44:18 Maybe they all have like a little piece of the truth.
2:44:23 Like molecular biology and, you know, molecular sciences also has a piece of the truth, but it’s not the whole truth.
2:44:38 And my sense is what is true that kind of is a bigger container to contain both our molecular, you know, physical existence and our experiential existence, right?
2:44:46 The emotions, the states of consciousness, states of mind that we know are real, crazy states of consciousness that we can experience with psychedelics, for example.
2:44:50 Like what can encapsulate, right, all of this?
2:44:51 What’s the bigger truth?
2:44:55 And I think the bigger truth is that we are energy.
2:44:59 And we flow through this channel, this body, right?
2:45:01 We have mouth, we have nose, you know, lungs, heart.
2:45:05 All of this you can understand or anatomy.
2:45:11 Human anatomy you can understand as an energy delivery, an energy flow system, like a flow cell, right?
2:45:12 Like a microchip.
2:45:16 And then there are gates that close and open and then you can process information.
2:45:19 Instead of electricity flowing through, we flow food.
2:45:22 And then oxygen is at the other end pulling on electrons.
2:45:32 So maybe all those practices have something to do with, you know, the movement of energy, which ultimately is electrons flowing through your metabolism, through your mitochondria.
2:45:36 But then there’s an experiential dimension to that, which is just as real.
2:45:39 We don’t have scientific tools to measure this.
2:45:42 We can’t, you know, image this with an MRI, maybe not yet.
2:45:48 But I suspect there’s a truth there and maybe one piece of that truth.
2:45:53 And that’s, you know, the way you describe Tai Chi and the way, you know, we do exercise.
2:45:56 Like you exercise, you push hard and then you need to rest hard.
2:46:00 If you don’t rest hard, you’re going to insure yourself and you’re not going to get as strong.
2:46:03 You’re not going to, you know, grow or, you know, evolve.
2:46:12 Mentally, we need resistance and there’s like, so think about energy resistance brings us to think, you know, there’s a philosophy of education that could be built around this.
2:46:20 You need to, you know, the art of education is finding the right amount of resistance to expose a child to, right?
2:46:24 If the problem is too hard or you’re too severe, you’re going to crush them, right?
2:46:25 You kill their spirit.
2:46:31 But if you don’t apply any resistance, there’s no rules, then the energy is like this and then they’ll never learn.
2:46:33 There needs to be like just a sweet spot, right?
2:46:36 That’s what great masters, great mentors are able to do.
2:46:41 I think I’ve started to see my role as a mentor for people in the lab, you know, like this a little bit.
2:46:45 I see them as energetic processes, you know, they’re transforming energy.
2:46:48 They need the right amount of resistance and, you know, not too much.
2:46:53 And it brings me more compassion maybe for them as energetic movements.
2:46:57 And then I realize I’m more sensitive to the effect I have, you know, on them.
2:47:05 But all of this movement and the tai chi, the exercise, you know, lifting and resting is analogous to what the heart does.
2:47:11 The way that the heart works is by contracting systole, right?
2:47:12 And then by relaxing.
2:47:15 And then contracting and relaxing.
2:47:18 Same thing for like the way neurons work.
2:47:20 Boom, action potential, refractory phase.
2:47:23 You need to add that period of science, right?
2:47:25 Boom, action potential and refractory.
2:47:26 Same thing with sleep-wake cycles.
2:47:28 You need to get awake.
2:47:29 Your body temperature rises.
2:47:31 Cortisol spikes up.
2:47:32 You’re, you know, you’re aware of the world.
2:47:33 You’re exposed to stressors.
2:47:39 If there’s not enough stressors slash challenges slash meaningful things in your life, you get bored and you want to die.
2:47:41 So you need that.
2:47:44 But then you need to kind of let go and sleep, right?
2:47:46 So sleep-wake cycles, same thing.
2:47:52 And maybe all of this has evolved from, you know, our existence on this planet.
2:47:54 Like the sun rises.
2:47:55 Things get warm, right?
2:47:56 And there’s energy flowing around.
2:47:58 And then the sun sets.
2:48:00 Same movement as sunrise, sunset.
2:48:04 You know, day and night is contraction, you know, resting.
2:48:05 Yoga.
2:48:07 The whole, you know, practice of yoga is based around this.
2:48:13 Like you strain your muscles, a great, poor, crazy positions, you know, immense resistance on your muscles.
2:48:14 And then for what?
2:48:15 For shavasana.
2:48:18 And the whole point of yoga is shavasana.
2:48:25 So you’re ready to body by, you know, bringing so much resistance into it so that you can finally relax.
2:48:30 And then the art of training maybe is not about the doing, right?
2:48:31 But it’s about the being.
2:48:43 And maybe that’s a broader kind of philosophy of life, but the art of being, which, because if we do too much doing, I think, you know, many professionals know this.
2:48:49 If you’re always in a doing, doing, doing, and you’re never kind of sitting back and resting and just being.
2:48:53 And being really means just flowing to use, you know, verbs.
2:48:57 Being is just having your energy flow and it’s doing its thing.
2:49:05 And it’s healing, you know, it’s healing the body and consolidating memories and everything, all the beautiful things that happen, you know, during sleep.
2:49:10 As opposed to transforming it into something in the outside world, like a paper or investing.
2:49:35 And it’s the balance, clearly what I’m hearing, and I don’t want to speak for you, but what I’m hearing is that so much of health, mental health and physical health and life really is about states of mind and body and mastering the transitions into and through and out of those states.
2:49:55 But in a controlled way, learning to direct those so that we’re not at the whim of, I mean, this is the challenge that we get pulled into the drama or the numbing out of some online activity or the, you know, the energy of something going on over there that really pulls us, you know.
2:49:57 And so I think we have to have that self-awareness.
2:50:06 But I love the idea that resistance itself is the thing to seek, not as a permanent state, but as a temporary state that you can then move through.
2:50:21 And I think if – clearly people learned a ton today, but if nothing else, they now understand the biophysical principle that it’s through that resistance that you direct and create energy for something else.
2:50:22 Transform.
2:50:23 You transform.
2:50:23 Yes.
2:50:23 Exactly.
2:50:24 Thank you.
2:50:25 Good managers know this.
2:50:35 Like if you want to have fulfilled employees, right, and a team that really derives joy and purpose, like people need to grow and learn.
2:50:40 And the way that happens is by creating the right amount of resistance.
2:50:45 And Steven Pressfield said this the first time I heard of him.
2:50:51 He was on the Joe Rogan podcast talking about his book and resistance, and he talks about it in slightly different ways.
2:50:55 But I think his resistance philosophy boils down to energy.
2:51:09 And he talked about how when you feel afraid of something, right, like as an artist, I think he speaks, you know, as an artist and for artists, like you feel into like this problem or this challenge or, you know, this new project.
2:51:11 And you’re like, oh, like, I don’t know, like this is scary shit.
2:51:20 Well, I think his advice was when you feel fear, this is the signal that there’s something there for you, right, that this can help you grow.
2:51:26 And I resonate with this, and I resonate with this, and, you know, I make a lot of, you know, my decisions.
2:51:36 I can think rationally and think logically about steps in a biochemical pathway and about like logically, like in five years and 10 years, like doing strategic planning.
2:51:48 But I have an increasing sense that when you make decisions with your heart, and basically this is by listening to your energetic state.
2:51:55 You feel, you see something, you see someone, you’re like, ooh, like, I like this, or like this is a little scary, right?
2:52:00 I started to ask my wife, you know, and she’s really good at this, how do you feel?
2:52:03 I think I used to ask my partner, what are you thinking?
2:52:06 And if you ask someone, what are you thinking?
2:52:13 Like right away, you go into this like cognitive level, which is really devoid of like the beautiful movement of energy.
2:52:15 If you ask someone, how are you feeling?
2:52:23 And then if that person, if you can, you help, you make, you create a space for that person to really answer from that place.
2:52:28 Then you actually get to, you know, tune in to their energetic state.
2:52:37 And then you can be, I think, much better partner if you see a relationship as an energetic exchange, right?
2:52:43 And then I can be a better, I can be in a better state if I know that, ooh, she’s not feeling great.
2:52:49 And then I think we’ve, I think the more you cultivate this kind of energetic awareness, I agree.
2:52:59 Awareness, personal awareness, and I would say energetic awareness, feeling into your mitochondria, maybe that’s what it boils down to.
2:53:02 I think it’s our greatest superpower as human beings.
2:53:04 And that’s not a new concept.
2:53:10 It’s, I think, the foundation for, you know, a lot of spiritual traditions, like cultivating awareness of self.
2:53:12 And then you realize at some point there’s no self.
2:53:16 I’m just like movement of energy and then you movement of energy.
2:53:22 And then we’re all kind of arising, emerging from, you know, an underlying current of consciousness and, you know, their ideas about this.
2:53:29 I’m not sure how it all, you know, fully gels together, but awareness also as a scientist.
2:53:42 If you move through science without self-awareness, then your biases end up ruling the kind of projects you take on, end up ruling the kind of grants you apply to, and end up ruling the kind of science you produce and you generate.
2:53:53 And so without self-awareness, I think we’re not always doing, you know, fulfilling our potential and fulfilling our collective potential, right, as humanity.
2:54:01 Like we can, if we can be the best person that we can be, then we can help other beings, you know, being their best self.
2:54:02 We can be present.
2:54:10 And when you’re present to someone, it’s basically saying, I see you, energetic process, and I’m opening to you, you know, how are you feeling?
2:54:16 You know, that’s why I think those kind of conversations and connecting deeply with another human being is so rewarding.
2:54:20 And that’s true, I think, across the board.
2:54:21 We’re social creatures.
2:54:24 And what this means is we love connecting with other people.
2:54:28 And I suspect that’s because it helps us flow, right?
2:54:30 It helps us, you know, our energy flow.
2:54:34 And then we love projects that are stimulating, you know, inspiring.
2:54:39 And what those words mean, stimulating, inspiring, they’re all like energetic terms.
2:54:56 So the things that helps us flow, being like cognitive or spiritual or, you know, intellectual, you know, social, all of those, I think, probably boil down to, is this thing helping energy flow through our mitochondria more easily?
2:54:58 Or is it bringing me a resistance?
2:55:06 Or is this thing bringing me resistance that I feel I have the capacity, the inner, you know, potential to push through?
2:55:08 And then when I let go, then I become stronger, right?
2:55:11 And I grow as a person and I learned.
2:55:12 I love it.
2:55:18 It’s a mitochondrial or energy flow-centric view of everything.
2:55:20 And I think it is the basis of life.
2:55:22 I know you’re working on a book now.
2:55:29 It sounds like there’s also another book to follow that one, the mitochondrial marriage at some point.
2:55:30 I’m only half kidding.
2:55:36 What you described is really beautiful and it captures so much of what people are seeking.
2:55:45 And I think what people understand intuitively about the things that make them feel good versus the things that make them feel bad.
2:55:51 And we have to pin above that, that resistance is critical to growth.
2:55:57 So it’s not just about things that don’t take effort versus things that take effort.
2:56:00 So it’s not as simple as that.
2:56:04 It’s not infinitely complicated, but it’s not as simple as that.
2:56:14 Speaking of solutions, before I came in here to talk with you, I solicited the internet for some questions.
2:56:20 We sometimes do a, not rapid fire, but brief answer Q&A.
2:56:28 So if I may, I’m going to go fetch my phone and gather a couple of questions to ask for some short answers.
2:56:37 First question is, why is it that over-consuming calories causes disruption to the mitochondrial pathways?
2:56:40 Yeah, I think it’s because it increases energy resistance.
2:56:47 It’s like a simple electrical circuit, maybe a computer, and then you’re cranking up the voltage, right?
2:56:54 So you’re like pushing, when you eat too much, you’re putting too much food, too much energy into the system, and then the system gets overwhelmed.
2:56:58 And then that increases blood glucose or, you know, blood lipids.
2:57:03 And so the effect this has, we understand it, it pushes electrons onto your poor mitochondria.
2:57:05 Mitochondria evolved to be super sensitive.
2:57:09 And then when there’s, like, a bit, not enough energy, they change their behavior.
2:57:10 If there’s too much energy, they change their behavior.
2:57:13 There’s chronically too much energy pushing on them.
2:57:20 If you do the, we have a little equation that helps us think energetically about this called the energy resistance principle, ERP.
2:57:26 And this says if you raise the concentration of glucose, you raise the energy potential, like the voltage equivalent.
2:57:29 And then that increases energy resistance.
2:57:41 If you’re not flowing that energy, if you’re not moving, you know, being active, stimulated by something, you just put too much food in the system, it increases the resistance to energy flow.
2:57:48 And then you start to have more dissipative losses, like too much reactive oxygen species and too much, you know, the damage, molecular damage can happen.
2:57:59 That’s probably why overeating and why diabetes and why, you know, metabolic diseases increases the rate of aging and increases the rate of all sorts of different diseases.
2:58:01 I think it all converges on energy resistance.
2:58:08 Someone asked, has there been any progress made on tissue or organ-specific mitochondrial optimization?
2:58:11 And I’ll add to that, and or measurement.
2:58:14 So the measurement piece, we’re working on this.
2:58:22 Anna Monzo in our group, who’s moving to Germany now, is developing a mitotyping platform.
2:58:38 And if you want to explore kind of the, if you’re a scientist or not, and you want to explore the molecular differences between mitochondria and different organs of the body, you can go to mitotypeexplorer.org and then explore the different mitochondria and different organs.
2:58:52 Tissue, organ-specific mitochondrial optimization, I think mostly is going to be driven by the organ or tissue-specific use and, you know, flow of energy in that tissue.
2:59:00 Like we were talking about earlier, if you train on something, you train, you know, on playing the violin, you’re going to, parts of your brain are going to be, you know, more activated.
2:59:04 Specific circuits are going to be activated together.
2:59:12 They’re going to, you know, wire together and then, you know, make more mitochondria most likely and, you know, probably become more efficient as well.
2:59:14 So there’s rewiring at that level.
2:59:19 So I think mitochondria follow or are there to serve the flow of energy.
2:59:25 So if you flow more energy in your legs, you’re going to make more mitochondria to kind of increase the number of flow channels.
2:59:30 Mitochondria has little, you know, channels to flow energy towards oxygen.
2:59:41 So, yeah, I don’t know that we have ways yet, maybe with, you know, light therapy, photobiomodulation or maybe electromagnetic fields at some point.
2:59:48 We need to be developing as, you know, healing science unfolds and we understand ourselves energetically.
2:59:58 I think we need energy-based or energy-informed approaches to help organisms heal and probably those are going to target mitochondria.
3:00:04 Yeah, using light or other tools to direct healing of specific internal organs.
3:00:13 That’s going to require something, a device of some sort as opposed to using one area of the body or one component of the brain is what I’m hearing.
3:00:14 Yeah, most likely.
3:00:20 Although there’s some, like, crazy things that monks can do apparently, like, increasing their blood flow in one hand but not the other.
3:00:27 There’s even data showing that advanced meditators can increase blood flow in, like, one part of the brain.
3:00:36 And so, there might be unsuspected ways of tapping into, you know, using the mind, basically, to direct energy in different ways.
3:00:42 I’ve started to see the mind as, you know, a master regulator controller of energy.
3:00:45 Like, the mind can literally depolarize your muscles, right?
3:00:48 And then cause you to run, right?
3:00:55 It starts up here with the inspiration or the motivation to contract your muscles or to run or to do any behavior.
3:00:58 This is, like, the mind controlling the energy flow in your muscles.
3:01:07 What are the best or most sensitive tests for mitochondrial health, if any, exist?
3:01:20 And I will say a number of questions, and there were many, many questions, centered around this idea of, you know, how can I measure mitochondrial health as a patient or as a, you know, with my physician?
3:01:23 Are there any companies that make good mitochondrial health tests?
3:01:30 There are diagnostic tests that, you know, clinics offer somewhere, and those are good to diagnose mitochondrial diseases.
3:01:36 There’s a few, you know, companies that have popped up because this is the future.
3:01:41 Thinking ourselves, thinking about ourselves energetically, realizing we are energy.
3:01:45 If that’s true, which I think it is, then what do you do about this?
3:01:55 And I suspect we’re working on developing an institute that will really bring together the science of energy, mitochondrial biology, and psychobiology with the human experience.
3:02:03 That really is what moves us into action and determines whether, you know, our life is worth living.
3:02:05 Those things haven’t been brought together.
3:02:09 And we haven’t also explored scientifically the healing process.
3:02:29 So we’re developing an institute that will, you know, work, do the research to develop those technologies, and then we’ll do the work as well to bring those into technologies that can reach people and, you know, people can have in their homes or maybe as a wearable or, right, as a kit that you get at home to really help you tune into your energy and know what works for you.
3:02:40 Which diet, which supplement, or which, you know, there might be, you know, it might be that this person in your life, when you’re with them, it’s energetically, it really does well for you.
3:02:42 And maybe that means it’s a good person for you.
3:02:45 And there might be other people that, you know, really suck your energy.
3:02:53 So we’re working on initiatives and new methods to tune into mitochondrial health.
3:02:58 I don’t know now of things that I would use to tap into the health of our mitochondria.
3:03:04 I can attest to both the pro-mitochondrial health and anti-mitochondrial health of certain relationships.
3:03:15 What are some small daily tweaks that can help increase, and people said energy, but let’s just use that as a proxy for energy flow.
3:03:19 Like if you could give just one, two, or three recommendations.
3:03:22 There are a lot of busy people in this question list.
3:03:23 They’re saying, I’ve got kids, I’ve got a busy job.
3:03:32 One, two, or three things that are straightforward outside the typical, you know, exercise, get your sleep, et cetera.
3:03:35 What are some tweaks, dare I say, hacks?
3:03:42 I think trying not to eat in the morning, like skipping breakfast, seems like it does a lot of well for a lot of people.
3:03:48 And I’ve heard for a long time breakfast is the most important, you know, meal of the day that my dad used to say that.
3:03:49 He still believes that.
3:03:52 And I think it’s hurting his health in his, like, now in his 60s.
3:03:57 So I think trying to be hungry once in a while is probably a good thing.
3:04:05 And then when you feel that hunger, and then you’re, like, reflexively reaching for food, like, think what you’re, I think you’re probably doing something good for your mitochondria.
3:04:13 Your mitochondria, when you’re hungry or when a cell, you know, what we know that the science is, if a cell is hungry in the dish, the mitochondria start to fuse.
3:04:16 And there’s more kind of the social connection between your mitochondria.
3:04:22 So maybe it happens inside the body, and then you get rid of the bad mitochondria, you make more new ones that work better, more efficient.
3:04:26 So being hungry once in a while is probably a good thing.
3:04:28 And then being out of breath.
3:04:33 You mentioned one of your friends, I think, who says, like, I just need to be out of breath for an hour.
3:04:39 Finding ways to be out of breath, that can be, like, a run, can be being at a gym.
3:04:45 You know, whatever makes you breathe harder, you breathe harder because your mitochondria are calling for oxygen.
3:04:46 It’s that simple.
3:04:51 So if you feel like you need to breathe harder, it means your mitochondria are flowing more energy.
3:04:53 And it’s probably good for you.
3:04:54 Great.
3:04:56 I need to say something about meditation.
3:05:02 I think somehow meditation does something to our energy that is valuable.
3:05:09 And just yesterday, there was a piece published in Nature Reviews Cardiology about transcendental meditation.
3:05:12 I think that shows that the world is changing.
3:05:21 You know, a clinical medical journal, like, Nature Reviews Cardiology is saying, maybe there’s something about, like, calming down the body.
3:05:22 Right?
3:05:25 And not only is this, like, calming down the mind.
3:05:27 Sure, like, maybe it improves well-being.
3:05:31 This could actually be a treatment to help the heart recover.
3:05:32 Right?
3:05:37 And to help treat a very serious, you know, life-threatening disease, cardiovascular disease.
3:05:41 So that’s – I suspect there’s something about meditation.
3:05:43 I have a 10-minute every morning.
3:05:45 I sit down and say, I’m religious about this.
3:05:46 I wake up.
3:05:50 First thing I do is sit down for 10 minutes with Sam Harris’ Waking Up app.
3:05:55 And it just helps me connect ground, you know, connect with my energy.
3:06:00 And then I think for the rest of the day, I’m a little more in tune, and I probably can make better decisions.
3:06:06 And I’m more grounded, you know, mentally, but probably also physically.
3:06:07 Awesome.
3:06:12 There’s a lot of discussion about peptides.
3:06:18 Mott C, humanin, SS31, also called elamipretide.
3:06:19 Didn’t know that?
3:06:24 GHKU copper and various BPC-157-TB500 analogs.
3:06:26 I told you, this stuff’s getting popular.
3:06:28 People are curious.
3:06:31 Let me ask you this.
3:06:34 I’ll jump in on their question, because we talked about some of this earlier.
3:06:36 Would you inject any of these things?
3:06:37 I wouldn’t.
3:06:41 Would you let your sibling, mom or dad, inject these things?
3:06:42 No.
3:06:55 There were many questions centered around the fact that fertility doctors, OBGYNs, are recommending various things to improve mitochondrial health for sake of fertility and egg quality.
3:07:01 And this makes sense, because the mitochondrial genes are involved in the spindle and the formation of the embryo, et cetera.
3:07:11 And the questions were specifically about the recommendations of ubiquinol and CoQ10, urolithin A.
3:07:17 These are very prominent in the health space, especially in the fertility health space right now.
3:07:23 Is there any real evidence that these compounds can improve mitochondrial health and therefore egg quality?
3:07:30 There’s some good data on urolithin A that improves quality in cultured cells and then in animals.
3:07:36 So, it’s possible.
3:07:47 I saw recently some very compelling data on sperm mitochondrial DNA content, mitochondrial DNA content like per sperm linked to infertility.
3:07:55 So, I suspect that this massive crash, which is really worrying in fertility, we’re well below replacement right now.
3:07:59 We’re having very few babies as a society.
3:08:08 It could be that part of the issue behind this is mitochondria aren’t as optimal as they should be.
3:08:12 And our energy is not flowing as freely as it should be.
3:08:18 So, I don’t know about whether those treatments could solve the issue.
3:08:26 My sense is the issue behind infertility doesn’t arise from some molecular deficiency in our mitochondria.
3:08:31 It arises from some higher level process that ends up messing up our energy.
3:08:32 Last question.
3:08:35 Feel free to pass on this one.
3:08:46 There were a number of people who asked whether there is any evidence, animal studies in vitro or even in humans, that electromagnetic fields can disrupt mitochondrial flow.
3:08:54 This is, I realize, somewhat of a barbed wire topic because it immediately gets us to the place where people think,
3:08:59 oh, they’re, you know, worried about, you know, 5G and Bluetooth and things like that.
3:09:11 But, I don’t know, I did an episode on fertility where I reviewed a meta-analysis of data showing that indeed sperm motility can be impacted.
3:09:23 But what are the data on EMFs or other electrical signals or other energy fields that could potentially impact brain, sperm, eggs?
3:09:31 If there is, you know, something in most cells that could respond to electromagnetic fields, I think it would be mitochondria.
3:09:44 If you reason about this from first principles, in the mitochondria, there’s a bunch of iron, you know, iron sulfur clusters, which some of them at least are paramagnetic, meaning they interact with magnetic fields.
3:09:57 So, I think in terms of biological plausibility, I think there’s basis to believe that mitochondria could be sensitive and, you know, respond and be functionally impacted by some, you know, magnetic fields.
3:10:00 So, that’s for biological plausibility.
3:10:08 Data, I know some data where people have measured mitochondrial respiration, right, which is flowing electrons to oxygen and you see oxygen disappearing.
3:10:16 So, you can measure this very well in the lab and then you can measure this in the absence of any magnetic field and then with a bit of a field, a stronger field, a stronger field, a stronger field.
3:10:25 And it seems like there’s an effect on this one function of mitochondria, which is respiration.
3:10:28 So, there seems to be data that says this could happen.
3:10:42 What we’re talking about in terms of magnetic field there is not 5G and it’s not, you know, some, like, Wi-Fi, widely used magnetic fields or electromagnetic radiation.
3:10:44 They’re pretty specific.
3:10:52 And, you know, the Earth’s magnetic field, which is in, like, very low level, seems to perhaps have an effect also on mitochondria.
3:11:06 And there are biophysicists, like my wife, Neurocia Murgen, who has done experiments with patterned magnetic fields, which is different than just you apply a static magnetic field, like with a magnet, right, or a field that doesn’t change over time.
3:11:07 It’s like a sine wave.
3:11:08 There’s no information there.
3:11:15 But you can pattern a magnetic field to have information, to have content, like Morse code, you know, back to the Morse code analogy.
3:11:37 So, you can deliver information through that and it seems we have preliminary data that shows the mitochondria might be changing in response to, you know, this, basically you’re beaming energy at a certain pattern instead of with molecules like glucose and pyruvate and lipids and stuff or light, right?
3:11:42 Now you’re beaming energy in another modality as electromagnetic waves.
3:11:47 And there are proteins, clearly, and iron-sulfur clusters that can be sensitive to that.
3:11:51 So, I think there’s some biological plausibility.
3:11:56 There’s evidence that this might happen and affect mitochondrial respiration.
3:12:08 And there’s, I think, another layer of sophistication that tells us this potentially could be harnessed eventually to help kind of rewrite some energetic states in the body.
3:12:11 Maybe we can use those at some point to promote the healing process.
3:12:13 Love it.
3:12:13 We’ll see.
3:12:15 We will see.
3:12:19 Dr. Martin Picard, thank you so much.
3:12:23 You gave us a master class in mitochondria, mitochondrial function.
3:12:34 You clarified a lot of what is clearly confusion for people out there, including many biologists, mind you, about how mitochondrial work and the spectacular things that they do.
3:12:47 And the way you frame this whole notion of energy flow, and I guess we should credit your wife here for energy is the potential for change.
3:12:48 Right.
3:12:57 And the behaviors, the mindsets, the small moments where you can give yourself relief, like an exhale, and just take the tension off the body.
3:13:02 Those are surely creating energetic savings that you can allocate to other things.
3:13:11 And to just think about life as a game of sorts of controlling your energy, and it gets us to sleep.
3:13:17 And all the things that we love talking about on this podcast and the way you framed it is truly novel and is just spectacular.
3:13:20 Also, you’re reversing graying of hair.
3:13:24 Well, you’re giving people agency over that.
3:13:36 And I just want to reemphasize how incredible it is that you’re approaching things at this very high level of subjective experience, this very real level that people live in all the time.
3:13:44 And yet you’re able to bridge across all these levels of analysis down to the subcellular and biophysical mechanisms.
3:13:45 It’s really spectacular.
3:13:48 You’re truly an N of 1, as we say.
3:13:55 And I’m very excited for what you’re putting together in terms of this Scientific Institute to Solve Healing, your book.
3:13:58 We’ll talk again later at some point about your book.
3:14:04 And I should probably also sit down and have a conversation with your wife because she’s got some spectacular results in this realm too.
3:14:05 She does.
3:14:10 Just thank you, thank you, thank you for the education and the actionable items that you’re providing.
3:14:12 Thanks for coming out all this way.
3:14:13 I’m very grateful to you.
3:14:14 Thank you.
3:14:14 Thank you, Andrew.
3:14:18 Thank you for joining me for today’s discussion with Dr. Martin Picard.
3:14:22 To learn more about his work, please see the links in the show note captions.
3:14:26 If you’re learning from and or enjoying this podcast, please subscribe to our YouTube channel.
3:14:28 That’s a terrific zero-cost way to support us.
3:14:33 In addition, please follow the podcast by clicking the follow button on both Spotify and Apple.
3:14:37 And on both Spotify and Apple, you can leave us up to a five-star review.
3:14:40 And you can now leave us comments at both Spotify and Apple.
3:14:44 Please also check out the sponsors mentioned at the beginning and throughout today’s episode.
3:14:46 That’s the best way to support this podcast.
3:14:55 If you have questions for me or comments about the podcast or guests or topics that you’d like me to consider for the Huberman Lab podcast, please put those in the comments section on YouTube.
3:14:57 I do read all the comments.
3:14:59 For those of you that haven’t heard, I have a new book coming out.
3:15:01 It’s my very first book.
3:15:05 It’s entitled Protocols, an Operating Manual for the Human Body.
3:15:11 This is a book that I’ve been working on for more than five years, and that’s based on more than 30 years of research and experience.
3:15:19 And it covers protocols for everything from sleep to exercise to stress control, protocols related to focus and motivation.
3:15:24 And of course, I provide the scientific substantiation for the protocols that are included.
3:15:28 The book is now available by presale at protocolsbook.com.
3:15:30 There you can find links to various vendors.
3:15:32 You can pick the one that you like best.
3:15:36 Again, the book is called Protocols, an Operating Manual for the Human Body.
3:15:42 And if you’re not already following me on social media, I am Huberman Lab on all social media platforms.
3:15:45 So that’s Instagram, X, Threads, Facebook, and LinkedIn.
3:15:55 And on all those platforms, I discuss science and science-related tools, some of which overlaps with the content of the Huberman Lab podcast, but much of which is distinct from the information on the Huberman Lab podcast.
3:15:59 Again, it’s Huberman Lab on all social media platforms.
3:16:15 And if you haven’t already subscribed to our Neural Network newsletter, the Neural Network newsletter is a zero-cost monthly newsletter that includes podcast summaries, as well as what we call protocols in the form of one-to-three-page PDFs that cover everything from how to optimize your sleep, how to optimize dopamine, deliberate cold exposure.
3:16:20 We have a foundational fitness protocol that covers cardiovascular training and resistance training.
3:16:23 All of that is available completely zero-cost.
3:16:29 You simply go to HubermanLab.com, go to the menu tab in the top right corner, scroll down to newsletter, and enter your email.
3:16:32 And I should emphasize that we do not share your email with anybody.
3:16:36 Thank you once again for joining me for today’s discussion with Martin Picard.
3:16:40 And last but certainly not least, thank you for your interest in science.
Chuyện gì vậy? Người ta có thể đảo ngược sự bạc tóc bằng cách giảm căng thẳng không?
Người ta có thể làm tóc bạc nhanh hơn bằng cách căng thẳng hơn không?
Có lẽ cả hai đều đúng, vâng.
Được rồi.
Và tôi nghĩ điều chúng tôi phát hiện ra là việc tóc bạc, ít nhất là tạm thời, có thể đảo ngược được.
Điều này gây ngạc nhiên vì nó đi ngược lại quan niệm rằng lão hóa là một quá trình tuyến tính chỉ xảy ra theo thời gian dù bạn làm gì.
Và ở đây chúng ta nên biết, thực ra một dấu ấn của lão hóa, đó là mất sắc tố, mất màu ở râu và tóc, là điều xảy ra với hầu như mọi người, nhưng vào những giai đoạn khác nhau của cuộc đời, v.v.
Và rồi trên cùng một người — và lý do chúng tôi bước vào nghiên cứu này là vì điều này giống như một thí nghiệm hoàn hảo.
Mỗi sợi tóc đều có cùng bộ gen.
Chúng đều như những cặp song sinh về mặt di truyền, đúng không?
Và tất cả đều tiếp xúc với cùng chế độ tập luyện, cùng thức ăn, cùng mức độ căng thẳng.
Nhưng vẫn có những sợi tóc bạc khi bạn tầm cuối 30, và một số lại bạc khi bạn tầm 80.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nếu chúng ta có thể giải được điều này, có lẽ chúng ta sẽ hiểu tại sao mỗi người lão hóa với tốc độ khác nhau.
Bởi vì rất rõ ràng có không quá 10% thời gian bạn sống là do di truyền quyết định.
Những nghiên cứu tốt nhất đặt con số này vào khoảng 7%.
Khoảng 7% tuổi thọ là được thừa hưởng về mặt di truyền, có thể, và còn lại khoảng 90% thì không.
Chào mừng đến với Podcast Huberman Lab, nơi chúng tôi thảo luận về khoa học và các công cụ dựa trên khoa học cho cuộc sống hàng ngày.
Tôi là Andrew Huberman, và tôi là giáo sư thần kinh học và nhãn khoa tại Trường Y Đại học Stanford.
Khách mời hôm nay của tôi là Tiến sĩ Martin Picard.
Tiến sĩ Martin Picard là giáo sư y học hành vi tại Đại học Columbia.
Ông cũng là một chuyên gia hàng đầu về cách mà các hành vi hàng ngày và cách suy nghĩ của bạn, tức là tâm lý, thay đổi việc sản xuất năng lượng trong tế bào và có thể thúc đẩy hoặc đảo ngược tiến trình lão hóa sinh học.
Hầu hết mọi người đã nghe về ti thể như các bào quan sản xuất năng lượng bên trong tế bào của họ.
Và dĩ nhiên điều đó liên quan đến những gì chúng ta gọi là chuyển hóa và sức khỏe chuyển hóa.
Và tất nhiên hầu hết mọi người hiểu rằng ăn uống đúng, tập thể dục và ngủ đủ là rất quan trọng cho sức khỏe chuyển hóa.
Nhưng hóa ra đó chỉ là một phần của câu chuyện.
Như Tiến sĩ Picard giải thích, ti thể không chỉ tạo năng lượng.
Chúng hoạt động như một dạng ăng-ten để liên kết trải nghiệm tâm lý của bạn với sức khỏe các cơ quan, tốc độ lão hóa và cảm giác mạnh mẽ, tức là sự sẵn sàng về tinh thần và thể chất của bạn.
Ông giải thích rằng mức độ hoạt động tốt của ti thể ở các cơ quan và vùng não khác nhau phản ánh những dạng bài tập cụ thể bạn thực hiện, cũng như cách bạn suy nghĩ và quản lý căng thẳng.
Hôm nay ông giải thích những điều bạn có thể làm để tăng cường chức năng ti thể, vượt ra ngoài lời khuyên thông thường kiểu “ngủ đủ, ăn uống đúng và tập thể dục”.
Phòng thí nghiệm của ông đã chỉ ra rằng lão hóa không phải là tuyến tính.
Nó không chỉ là một tiến trình từ tuổi trẻ đến cái chết trong đó ti thể của bạn suy giảm theo thời gian.
Ở những độ tuổi và giai đoạn khác nhau, sức khỏe ti thể giảm đột ngột như một vách đá, nhưng có những điều then chốt bạn có thể làm về cách ăn, tư duy và tập luyện để bù đắp những thay đổi đó.
Phòng thí nghiệm của ông cũng nổi tiếng đã chỉ ra rằng tóc bạc thực sự có liên quan đến căng thẳng và may mắn là có thể đảo ngược được.
Kết thúc tập hôm nay, bạn sẽ không chỉ được học một tiết học thượng đẳng về ti thể — ông ấy giải thích ti thể rất rõ ràng để bạn thực sự hiểu cách những bào quan đáng kinh ngạc này hoạt động để sản xuất năng lượng và như những dạng ăng-ten định hướng năng lượng đó từ bên ngoài và bởi những điều bạn làm.
Và đến cuối tập hôm nay, bạn cũng sẽ có nhiều điều có thể áp dụng ngay nhằm cải thiện sức khỏe và bù đắp lão hóa.
Trước khi bắt đầu, tôi muốn nhấn mạnh rằng podcast này tách biệt với vai trò giảng dạy và nghiên cứu của tôi ở Stanford.
Tuy nhiên nó là một phần trong mong muốn và nỗ lực của tôi nhằm mang thông tin khoa học miễn phí đến công chúng.
Phù hợp với chủ đề đó, tập hôm nay có nhà tài trợ.
Và bây giờ là buổi trò chuyện của tôi với Tiến sĩ Martin Picard.
Tiến sĩ Martin Picard, xin chào mừng.
Cảm ơn.
Công trình của ông rất phù hợp với thời nay.
Tôi cho là lúc nào cũng phù hợp, nhưng dạo này chúng ta nghe nhiều về ti thể.
Hầu hết mọi người có lẽ đã nghe về ti thể.
Họ nghĩ đó là “nhà máy điện” của tế bào.
Nhưng ông sẽ nói cho chúng tôi biết rằng nó còn nhiều hơn thế nữa.
Và tôi nên nói ngay từ đầu rằng nếu ai đó nghĩ rằng có lẽ một cuộc thảo luận về những bào quan nhỏ chúng ta gọi là ti thể không dành cho họ,
hãy nhớ rằng Phòng thí nghiệm của Martin chính là nhóm đã phát hiện ra rằng bạn thực sự có thể đảo ngược việc tóc bạc.
Việc tóc bạc không phải là điều kiện tất yếu của lão hóa.
Còn có những cách khác khiến tóc bạc.
Chúng ta sẽ nói về điều đó sau.
Công trình rất thú vị.
Tôi có cả triệu câu hỏi dành cho ông.
Hãy bắt đầu với câu quan trọng và cơ bản nhất, đó là thứ mà chúng ta gọi là năng lượng là gì?
Có năng lượng điện.
Chúng ta biết mặt trời cung cấp năng lượng cho chúng ta, v.v.
Nhưng khi nói về năng lượng của cuộc sống, sinh lực thể chất và tinh thần, cảm giác muốn làm điều gì đó thay vì phải ép mình làm, điều đó là gì ở cấp độ cơ thể và tế bào?
Ý tôi là, ngay cả các nhà vật lý còn không đồng ý về năng lượng là gì.
Và đã có những tranh luận.
Bạn biết đấy, Richard Feynman, người là một diễn giả khoa học tuyệt vời, một nhà vật lý, đã nói rằng chúng ta thậm chí còn không biết năng lượng là gì và cách định nghĩa tốt nhất của nó ra sao.
Bởi vì có rất nhiều dạng năng lượng, năng lượng nhiệt, nhiệt độ, đúng, năng lượng ánh sáng, điện từ, năng lượng động học, chuyển động, vận tốc, đúng, năng lượng thế năng.
Vậy năng lượng biểu hiện theo tất cả những cách khác nhau này.
Tóm lại, tôi nghĩ định nghĩa hay nhất mà tôi từng nghe từ vợ tôi, Narosha — cô ấy là nhà sinh vật lý — là: năng lượng là tiềm năng để gây ra thay đổi, đúng không? Và điều đó áp dụng cho bất kỳ hình thức nào, bất kỳ dạng năng lượng nào bạn có thể nghĩ tới. Đó là khả năng để thay đổi một điều gì đó trong hệ thống.
Và tôi nghĩ đó là mô tả chính xác về, bạn biết đấy, năng lượng nhiệt. Nếu một thứ gì đó bị đóng băng cứng, thì sẽ không có khả năng di chuyển gì cả. Chúng ta cần ở khoảng 37 độ C, đúng không, cơ thể người. Nó cho chúng ta khả năng chuyển động, cơ bắp co bóp và, bạn biết đấy, sinh học của chúng ta hoạt động. Đây chỉ là một ví dụ về chỗ có một điểm “vừa đủ” về năng lượng — cần phải có một ít năng lượng nhiệt. Bạn cần hơi ấm một chút để còn sống.
Vậy năng lượng là tiềm năng để thay đổi và rồi nó biểu hiện theo nhiều cách đẹp đẽ khác nhau và nó là thứ chảy đi. Một tính chất then chốt của năng lượng là khả năng chảy và chuyển hóa. Vì vậy bạn không bao giờ có thể tạo ra hay tiêu hủy năng lượng, đúng không? Đó là một định luật cơ bản của nhiệt động lực học. Nhưng năng lượng luôn luôn biến đổi. Bạn có thể biến nhiệt thành chuyển động, ví dụ như trong động cơ hơi nước thông qua áp suất, một dạng năng lượng khác. Hoặc bạn có thể biến điện thành hình ảnh trên màn hình của bạn. Đó là những gì máy tính làm — biến năng lượng thô, điện, thành hình ảnh, thành âm thanh. Đó là những gì diễn ra xung quanh ta: năng lượng chuyển động, chuyển hóa, năng lượng từ mặt trời — cái “lò phản ứng hạt nhân” ngoài không gian — chiếu năng lượng về phía chúng ta. Rồi cây cối lấy năng lượng đó, chuyển ánh sáng thành sinh hóa. Và rồi bạn có năng lượng, vốn trước đó là vô hình, được kết tinh vào các phân tử sinh hóa. Rồi chúng ta, con người, động vật, ăn năng lượng sinh hóa đó. Và trong ty thể của chúng ta, năng lượng đó lại được chuyển hóa, đúng không? Lại là tiềm năng để thay đổi. Rồi năng lượng sinh hóa đó được chuyển thành một chênh lệch điện-hóa. Bạn nạp “pin nhỏ” của mình, là các ty thể. Và đó lại là một dạng năng lượng khác, vốn cũng là một tiềm năng để thay đổi. Rồi bạn có thể tạo ATP từ đó. Bạn có thể tạo ra các loài oxy phản ứng (ROS). Bạn có thể tạo hormone. Bạn có thể làm tất cả những việc đẹp đẽ mà ty thể của tôi làm. Vậy năng lượng là tiềm năng để thay đổi mà có nhiều dạng khác nhau liên tục chuyển hóa. Tuyệt vời.
Hoặc bạn có thể dùng trí não để tạo ra công nghệ mà tạo ra các dạng năng lượng khác — chính xác — xin lỗi, ý tôi là chuyển hóa các dạng năng lượng khác. Và câu hỏi của bạn là về năng lượng sống của con người, như là năng lượng để hành động. Tôi nghĩ đó là một hiện thân khác của năng lượng. Khi năng lượng chảy qua thứ mà chúng ta gọi là sinh học, tức là cơ thể con người, nó khiến chúng ta vào hành động. Và chúng ta biết từ những nguyên lý cơ bản rằng nền tảng của trải nghiệm con người — tâm trí và khả năng được truyền cảm hứng, cảm thấy những điều tích cực hay tiêu cực — phụ thuộc vào dòng chảy của năng lượng. Sự khác biệt giữa một sinh vật biết suy nghĩ, cảm nhận, có trải nghiệm và có thể đi tập gym nâng tạ với một thi thể thực sự, không nằm ở kích thước cơ bắp, số lượng tế bào, nhân, gen hay ty thể. Không phải những thứ đó. Sự khác biệt giữa một người còn sống và một thi thể là dòng chảy của năng lượng. Khi bạn chết, tất cả cấu trúc, cái vật chất vẫn còn y nguyên, nhưng năng lượng ngừng chảy. Nếu bạn ngừng thở, nếu tim ngừng đập, dòng năng lượng dừng và do đó chuyển hóa năng lượng không thể xảy ra nữa. Và đó là cái mà chúng ta gọi là cái chết. Rồi tâm trí tắt, đúng không? Bạn không còn có trải nghiệm nữa.
Vì vậy dòng chảy của năng lượng, tôi nghĩ phải là nền tảng, không chỉ của sự sống — điều mà chúng ta biết là đúng — mà còn là nền tảng của trải nghiệm con người và những gì chúng ta gọi là cảm nhận năng lượng. Chúng ta nghĩ về năng lượng, chúng ta khao khát năng lượng và chúng ta biết, và cách chúng ta nói về người này “có năng lượng tốt” hay cái gì đó “tiếp thêm năng lượng cho tôi” hay “tôi có ý tưởng tuyệt vời”, bạn bè bạn nói “mình vừa có ý tưởng hay lắm, mình đang rộn ràng” — cái cảm giác rộn ràng đó là gì? Đó là một trải nghiệm thật sự. Hầu hết mọi người đã có trải nghiệm cảm thấy rất phấn khích về điều gì đó: một ý tưởng mới, một người mới. Rồi bạn có cảm giác bướm trong bụng, có cảm xúc đang xảy ra trong cơ thể bạn.
Tôi nghi rằng cảm xúc, định nghĩa tốt nhất ở mức nguyên lý cơ bản cho cảm xúc là “năng lượng đang chuyển động”. Và chúng ta có thể nói thêm về những gì chúng ta trải nghiệm theo dạng năng lượng, nhưng tôi nghĩ khá rõ ràng là chúng ta không trải nghiệm năng lượng một cách trực tiếp. Bạn không có một trải nghiệm trực tiếp, bằng cảm nghiệm, về việc bạn có bao nhiêu mỡ trong cơ thể. Có các hormone truyền thông tin về lượng năng lượng trong gan bạn, hoặc bao nhiêu nhiệt trong một vật gì đó. Những gì bạn cảm nhận, những gì bạn trải nghiệm, là một sự thay đổi năng lượng. Khi năng lượng chuyển động, bạn cảm thấy điều đó. Và tôi cho rằng đó là cảm xúc: có một sự di chuyển của năng lượng, điều gì đó dịch chuyển và rồi bạn trải nghiệm điều đó.
Một chút giống như khi bạn đang ở trong xe và nhắm mắt lại và đang chạy với tốc độ không đổi — năng lượng động. Bạn không có cách nào biết từ cảm nhận đầu tiên nếu bạn đang chạy 100 dặm một giờ, 10 dặm một giờ, hay đang đứng yên. Đó là những đại lượng năng lượng rất khác nhau — động năng. Điều bạn cảm thấy là gia tốc hay giảm tốc. Bạn cảm nhận độ biến thiên năng lượng, đúng không? Gia tốc, giảm tốc. Tương tự với nhiệt độ: nếu bạn chạm vào một vật có cùng nhiệt độ cơ thể bạn, cùng nhiệt độ với bàn tay, bạn sẽ không cảm thấy gì.
Bạn không cảm thấy, bạn biết đấy, nhiệt độ phòng hay nhiệt độ cơ thể.
Những gì bạn cảm nhận khi chạm vào một vật mát hơn cơ thể bạn, thực ra không phải là nhiệt độ của vật bạn đang chạm.
Bạn cảm nhận là nhiệt độ của bạn đang rời khỏi cơ thể, đúng không?
Đó là nhiệt từ cơ thể bạn truyền ra bằng dẫn nhiệt về hướng vật ấy.
Và đó là thứ bạn trải nghiệm.
Còn nếu bạn chạm vào thứ gì đó nóng, bạn không cảm nhận năng lượng của chính vật đó.
Bạn cảm nhận nhiệt đang tràn vào cơ thể bạn.
Vì vậy bạn cảm nhận được sự chênh lệch và thay đổi ấy.
Và đó cũng là cách nhận thức của con người hoạt động.
Ví dụ, chúng ta có thể thấy màu sắc, thấy ánh sáng.
Bạn đã nghiên cứu nhiều về hệ thị giác.
Về cơ bản, khả năng của mắt, của võng mạc để nhận biết, để cảm nhận ánh sáng đòi hỏi bạn phải đưa các photon, những hạt ánh sáng, tức là những photon đang chiếu từ nguồn sáng—có bước sóng ngắn hay dài—vào trạng thái đứng yên, tức là phải cản dòng photon.
Khi đó bạn làm thay đổi vận tốc của photon.
Và chính sự thay đổi năng lượng đó — năng lượng động, vận tốc ánh sáng — khi xảy ra sự biến thiên vận tốc (delta V), thì có thể kích hoạt giải phóng canxi rồi chuỗi các sự kiện phân tử tiếp theo và điện thế hoạt động.
Vì vậy để có thể nhìn, bạn cần cản dòng photon, tức là kháng lại sự chuyển động của năng lượng, và rồi điều đó kích hoạt một chuyển đổi.
Tương tự với thính giác.
Chúng ta nghe, và tôi nghe giọng bạn vì màng nhĩ của tôi kháng lại các sóng áp suất mà bạn tạo ra.
Năng lượng của bạn được điều hướng và truyền qua không khí dưới dạng sóng âm, một dạng năng lượng khác.
Và tôi “cảm” bạn thông qua năng lượng ấy được mang qua không khí, bởi vì màng nhĩ của tôi kháng lại sóng áp suất bạn tạo.
Chính sự kháng ấy, và sự thay đổi ở mức delta, tức là thay đổi về tốc độ khi kháng lại sóng âm từ bạn, khiến tôi có thể nhận thức chúng.
Có những xương con nhỏ trong tai truyền những gì từng là sóng áp suất thành chuyển động cơ học rồi thành chuyển động trong chất lỏng ở tai trong.
Rồi các lông mao (cilia) chuyển động, ion đi vào, và cuối cùng chúng được biến đổi thành điện.
Một lần nữa, đó là một dạng năng lượng — sóng áp suất chuyển thành điện.
Và não dùng điện như một dạng năng lượng.
Có nhiều dạng khác, nhưng điện rất thích hợp cho tính toán, xử lý và tích hợp.
Khi bạn có ngôn ngữ năng lượng chung cho thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác và vị giác, bạn có thể tích hợp chúng.
Chúng ta nhận thức sự chuyển hóa năng lượng và sự thay đổi năng lượng.
Chúng ta không trực tiếp cảm nhận năng lượng như một thực thể tách biệt.
Tôi muốn nghỉ nhanh và cảm ơn nhà tài trợ của chúng tôi, Helix Sleep.
Helix Sleep sản xuất nệm và gối được tùy chỉnh theo nhu cầu ngủ riêng của bạn.
Tôi đã nói nhiều lần trước đây trên podcast Huberman Lab và những nơi khác rằng có một giấc ngủ ngon là nền tảng của sức khỏe tinh thần, sức khỏe thể chất và hiệu suất.
Chiếc nệm bạn ngủ lên ảnh hưởng lớn đến chất lượng giấc ngủ đêm sau đêm.
Độ mềm, độ cứng, khả năng thoáng khí, nhiệt độ — tất cả ảnh hưởng đến sự thoải mái.
Nó cần được thiết kế phù hợp với nhu cầu ngủ riêng của bạn.
Nếu bạn vào trang web của Helix, bạn sẽ làm một bài quiz ngắn khoảng hai phút và họ sẽ hỏi những câu như: bạn thường ngủ ở tư thế nằm ngửa, nằm nghiêng hay nằm sấp?
Có thể bạn không biết, nhưng họ cũng hỏi bạn thường nóng hay lạnh khi ngủ, nhất là vào đầu đêm, v.v.
Những câu hỏi kiểu đó.
Có thể bạn biết câu trả lời, có thể bạn không, nhưng dù sao đi nữa, Helix sẽ ghép bạn với chiếc nệm lý tưởng.
Đối với tôi, đó là nệm Dusk, D-U-S-K.
Tôi bắt đầu ngủ trên nệm Dusk khoảng ba năm rưỡi trước, và đó là giấc ngủ tốt nhất mà tôi từng có.
Rõ ràng với tôi rằng có một chiếc nệm phù hợp thực sự cải thiện giấc ngủ.
Nếu bạn muốn thử Helix, bạn có thể vào helixsleep.com/Huberman.
Làm bài quiz ngủ hai phút đó, Helix sẽ ghép bạn với chiếc nệm được tùy chỉnh cho bạn.
Hiện tại, Helix đang giảm tới 20% toàn trang.
Helix cũng đã hợp tác với TruMed, cho phép bạn sử dụng tiền HSA/FSA để mua các chiếc nệm đoạt giải của Helix.
Một lần nữa, vào helixsleep.com/Huberman để nhận tới 20% giảm giá.
Tập phát hôm nay cũng được tài trợ bởi Lingo.
Glucose là một nhân tố then chốt trong cách cơ thể chúng ta vận hành, không chỉ về lâu dài mà ở từng khoảnh khắc trong đời.
Bởi vì nó là nhiên liệu chính cho tế bào của chúng ta, đặc biệt là tế bào não.
Glucose ảnh hưởng trực tiếp đến chức năng não, tâm trạng và mức năng lượng, và thậm chí có thể tác động đến mức độ kiên trì và ý chí của bạn.
Đây là lý do tôi sử dụng thiết bị theo dõi đường huyết liên tục (Continuous Glucose Monitor) của Lingo.
Tôi thực sự rất thích nó và rất vui khi họ là nhà tài trợ của podcast.
Lingo giúp tôi theo dõi glucose theo thời gian thực để thấy cách thực phẩm tôi ăn và hành động tôi làm ảnh hưởng đến glucose.
Khi glucose trong cơ thể bạn tăng vọt hoặc sụt mạnh, hiệu suất nhận thức và thể chất của bạn cũng vậy.
Thực ra, những đỉnh và đáy glucose lớn dẫn đến mờ não, mệt mỏi, cáu kỉnh và đói.
Những gì bạn ăn, tất nhiên, đóng vai trò lớn với glucose.
Một số thực phẩm gây tăng mạnh và sụt mạnh, còn số khác thì không.
Nhưng không phải ai cũng giống nhau trong cách phản ứng với từng loại thực phẩm.
Việc nhìn thấy glucose của bạn theo thời gian thực giúp bạn xây dựng thói quen ăn uống và thói quen khác hỗ trợ sức khỏe chuyển hóa, tinh thần minh mẫn và năng lượng bền vững.
Lingo đã giúp tôi hiểu rõ hơn nên ăn gì, ăn khi nào, và những việc như đi bộ ngắn sau bữa ăn có thể giúp giữ glucose ổn định như thế nào, và còn nhiều điều khác nữa.
Nếu bạn muốn thử Lingo, Lingo đang cung cấp cho người nghe podcast của Huberman ở Hoa Kỳ giảm 10% cho gói Lingo bốn tuần.
Áp dụng các điều khoản và điều kiện.
Truy cập hellolingo.com/Huberman để biết thêm thông tin.
Hệ thống đo glucose của Lingo dành cho người dùng từ 18 tuổi trở lên, không đang dùng insulin.
Nó không nhằm mục đích chẩn đoán bệnh, bao gồm cả tiểu đường.
Phản ứng của từng cá nhân có thể khác nhau.
Mô tả của bạn gợi cho tôi nhiều điều, nhưng nhiều năm trước, một đồng nghiệp của tôi, người không may đã qua đời, đã chặn tôi lại ở hành lang tại Stanford.
Đó là Ben Barris, người hướng dẫn sau tiến sĩ của tôi. Sau này ông trở thành đồng nghiệp khi là một giảng viên.
Ông hỏi, tại sao chúng ta có ít năng lượng hơn khi già đi?
Tôi đáp rằng, có lẽ đó không phải là vấn đề của ông, Ben.
Ý tôi là ông nổi tiếng vì có nguồn năng lượng dữ dội. Ông có lẽ chỉ ngủ bốn hoặc năm tiếng mỗi đêm, nhưng dù sao tôi nói, tôi không biết.
Và ông nói, tại sao không ai nghiên cứu điều đó? Tại sao chúng ta lại nghiên cứu mấy thứ ngu ngốc khác?
Tôi sẽ không kể những gì ông liệt kê vì một số trong đó là những thứ trong phòng thí nghiệm của ông.
Tôi nói rằng, những thứ đó cũng thú vị mà.
Ông nói, nhưng không có gì thú vị hơn việc tại sao chúng ta ít năng lượng hơn khi già đi, ngoại trừ có lẽ tại sao bộ não không thể thay đổi dễ dàng khi còn trẻ như khi lớn tuổi.
Bạn đã nói điều rất quan trọng cần nhấn mạnh và tôi muốn đi sâu hơn một chút, đó là bạn (hoặc bạn đời của bạn) đã nói, năng lượng là tiềm năng cho sự thay đổi.
Và bạn nhắc đến cảm xúc, chúng khuấy động chúng ta đúng không?
Và cảm giác đó, đặc biệt là sự mong đợi tích cực, là thứ mà chúng ta sống vì nó.
Thật vậy, đặc trưng của trầm cảm nặng là không có ý niệm nào rằng có một tương lai đáng để sống.
Do đó là thờ ơ, v.v.
Trong khi sinh lực, phấn khởi và mọi điều tốt đẹp của cuộc sống là về việc muốn biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Nếu chúng ta lấy một chuỗi các bước từ sinh lý vật lý đến tế bào đến tâm lý, ta có thể nói rằng bằng cách nào đó năng lượng được chuyển thành rung động nội tại này, mà chúng ta gọi là cảm xúc, cho phép chúng ta cảm nhận, về mặt thể chất, hướng về tương lai.
Nó có thể là một cảm xúc tiêu cực, nhưng nó vẫn hướng về tương lai.
Rồi bạn đưa ra ví dụ đầy kịch tính, nhưng tôi cho là phù hợp, về một thi thể nơi tất cả vật chất vẫn còn ngay sau khi chết trước khi bị phân hủy, đúng không?
Nhưng nó không thể chuyển động và do đó không có tương lai. Tôi không thể cảm nhận.
Đó là một cách nghĩ rất, rất khác về cái chết.
Vậy hãy nói về năng lượng tâm lý và năng lượng thể chất mà chúng ta gọi là sinh lực.
Nếu được, đây chỉ là một thách thức nhỏ, nhưng bạn có thể dùng đó như cơ hội để dạy chúng tôi về những bào quan tuyệt vời mà chúng ta gọi là ty thể không?
Tôi thường dùng một slide làm slide mở đầu khi thuyết trình trước giới học thuật hoặc không chuyên môn, mà đó là kiểu nhìn mitocentric về thế giới, đúng không?
Ở một thời điểm nào đó chúng ta nhận ra Trái Đất không phải là trung tâm của vũ trụ.
Rồi chúng ta chuyển sang một mô hình khác của vũ trụ.
Cảm nhận của tôi là chúng ta cần làm điều tương tự trong y sinh.
Tôi nghĩ rằng trong đầu hầu hết mọi người, đặc biệt là thế hệ lớn tuổi, vẫn có một quan niệm rất tập trung vào gen, tức là lấy nhân tế bào làm trung tâm của sinh học — rằng gen ở đó rồi thuyết trung tâm, đúng không?
Gen điều khiển RNA, điều khiển protein, rồi điều khiển kiểu hình.
Và chúng ta biết đó không phải là bức tranh đầy đủ.
Có rất nhiều trạng thái cuối cùng, ví dụ, ở những con chuột có cùng bộ gen, có những con rất lo lắng và có con thì rất điềm tĩnh.
Không thể hết là do mã di truyền.
Gần đây chúng tôi phát hiện ra rằng thực ra có khác biệt ở ty thể.
Và một phần lý do khiến những con vật này khác nhau về hành vi, có thể một nửa khác biệt giữa các cá thể, điều khiến một con chuột rất điềm tĩnh trong khi anh/chị em ruột cùng bộ gen lại rất lo âu, có liên quan đến năng lượng theo một cách nào đó.
Vì vậy tôi dùng slide này để truyền đạt quan điểm lấy ty thể làm trung tâm.
Nếu bạn muốn có một bản sao và, bạn biết đấy, cho mọi người xem, tôi sẵn sàng chia sẻ.
Một cách để hiểu điều này là năng lượng đến với sinh vật dưới dạng thức ăn.
Chúng ta ăn và thở để cấp nhiên liệu cho ty thể.
Lý do bạn thở là để đưa oxy vào cơ thể. Hầu hết mọi người đều biết điều này.
Khi oxy vào phổi, nó đi vào máu, rồi về tim, và tim kiểu như đập một cái.
Nó phân phối thứ này, bạn biết đấy, khắp cơ thể.
Và khi oxy tới ngón chân cái, tới cơ bắp hay tới một nơron nào đó, ví dụ hồi hải mã hoặc một vùng trong não, thì oxy đi vào tế bào.
Khi đã vào trong tế bào, nó tìm tới ty thể.
Nó bị thu hút bởi một gradien nồng độ. Ty thể là nơi oxy bị tiêu thụ.
Và khi ty thể tiêu thụ oxy, chúng về cơ bản tạo ra một dốc xuống để oxy bị hút về đó.
Vì vậy bạn thở để đưa oxy đến ty thể, và bạn ăn để mang electron vào ty thể.
Và ở đó xảy ra một chuỗi phản ứng tuyệt đẹp, nơi bạn có các electron ban đầu bị giữ trên thức ăn bởi thực vật — thực vật dùng năng lượng mặt trời để gắn electron lên nguyên tử carbon.
Rồi bạn tạo ra các hydrocacbon, như glucose hoặc tinh bột, hay dầu mỡ — mọi thứ là nhiên liệu tốt cho ty thể.
Thức ăn và oxy hội tụ bên trong ty thể.
Và cuối cùng, các electron bị tách ra khi carbon bị phân hủy thành CO2 được tái hợp với oxy trong ty thể.
Vì vậy ty thể thực sự tạo ra nước rồi sau đó thải CO2.
Chúng hoàn tất chu trình sống mà chúng ta có với quá trình quang hợp.
Quang hợp tạo ra oxy và thức ăn. Rồi ti thể của chúng ta kết hợp hai thứ đó lại và sau đó phóng thích nước và CO2, đúng thứ mà thực vật cần. Thành ra đó là một vòng tuần hoàn thật đẹp.
Khi ti thể làm điều này, về cơ bản nó đang đưa năng lượng thô không có mẫu vào hệ thống. Và nó bắt đầu từ ti thể giống như khi bạn cấp điện vào hệ thống mã Morse, đúng không? Bạn cấp điện — đó là năng lượng không có mẫu, giống như thức ăn và hoá sinh đối với cơ thể bạn. Rồi bằng cách nhấn và thả một cần nhỏ, với một mẫu cụ thể, bạn đang tạo mẫu cho điện, vốn ban đầu chẳng có ý nghĩa gì. Nó chỉ là dòng điện thô. Rồi bạn tạo mẫu thành thứ có ý nghĩa: tiếng bíp ngắn, tiếng bíp dài, rồi bạn có thể ghép chữ, truyền thông tin. Thành ra bạn tạo ra thông tin bằng cách tạo mẫu theo thời gian, bằng cách tạo mẫu cho điện.
Vì vậy ti thể, theo cách tôi nhìn, là một hệ thống tạo mẫu năng lượng. Và chúng tôi gọi chúng là “hệ thống xử lý thông tin của ti thể” vì lý do đó. Có nên nghĩ chúng như một cần mã Morse nhỏ không? Tôi nghĩ đó là một ẩn dụ khá hợp lý cho một phần hành vi của chúng, một phần những gì chúng làm về cơ bản. Chúng lấy năng lượng thô và rồi tạo mẫu năng lượng đó thành các phân tử.
Có lẽ vì vậy tôi nghe bạn nói rằng chúng ta không nên chỉ nghĩ về ti thể như nhà máy điện của tế bào tạo ra ATP nhiều hơn. Điều đó đúng, nhưng cũng đúng là chúng kiểm soát dòng chảy năng lượng theo một cách rất chi tiết. Đúng vậy. Và chúng kiểm soát dòng chảy năng lượng, nhưng chúng cũng kiểm soát sự chuyển hoá năng lượng. Dòng điện có thể được chuyển đổi, biến thành đủ loại thông điệp, tín hiệu — như trong mã Morse, tuỳ theo nhu cầu, tuỳ theo trạng thái, tuỳ theo người nhấn thả cần. Và đôi khi sinh vật cần nhiều ATP. Nếu bạn là một ti thể sống trong tim và công việc của bạn là tạo nhiều ATP, thì còn có các công việc phụ. Nếu bạn là một ti thể ở gan, công việc của bạn rất khác và bạn là một loại ti thể rất khác.
Để tôi hỏi bạn điều này. Tôi nghĩ bạn vừa trả lời câu hỏi, nhưng liệu có những loại ti thể khác nhau không? Làm thế nào một ti thể ở gan so với ở não so với ở tim biết phải lấy năng lượng mà nó đang biến đổi và tạo mẫu đầu ra sao để tế bào tim có thể làm những gì tế bào tim cần làm, hay gan, hay não? Đây có vẻ là một vấn đề rất quan trọng. Liệu có khả năng ti thể ở các mô khác nhau về cơ bản là bào quan khác nhau không? Và có lẽ chúng ta nên định nghĩa bào quan là gì cho mọi người.
Bào quan là thuật ngữ kỹ thuật cho một “cơ quan” của tế bào. Thông thường người ta tưởng tế bào như một cái vỏ. Bên trong cái vỏ là tế bào chất, cái súp lớn. Và trong cái súp, tế bào chất, có vô số các “cơ quan nhỏ” cho phép tế bào làm đủ thứ việc, thực hiện hoạt động và tự sao chép, v.v. Ti thể là một trong những cơ quan đó. Mục đích của chúng là xử lý, biến đổi năng lượng. Và một trong những cách chúng biến đổi năng lượng là lấy năng lượng thô từ hoá sinh (thức ăn bạn ăn), được tiếp sức bằng oxy để electron chảy, rồi dựng lên một năng lượng điện tích và sau đó cấp năng lượng cho cái rô-tơ tuyệt đẹp này. Khi ti thể xây dựng điện thế màng để trở nên tích điện, chúng dùng điện tích đó để quay tua-bin/tua rô-tơ. Khi tua-bin quay, nó chuyển ADP thành ATP. Vậy là bạn có sự chuyển hoá từ hoá sinh thành điện và điện-hoá (điện tích điện-hoá trong ti thể) rồi chuyển ngược lại thành hoá sinh, ATP.
Bối cảnh của tất cả những việc này, đương nhiên, là tất cả đều tự tổ chức trong quá trình phát triển. Đúng, gen là bản thiết kế, nhưng tất cả đều được xây dựng từ con số không. Có lẽ là một lạc đề cho lần khác. Vậy làm sao một tế bào tim biết phải sản xuất nhiều ATP hơn so với một tế bào gan? Và dĩ nhiên điều đó được phối hợp theo thời gian với giấc ngủ và nhịp sinh học, nhưng làm sao nó biết — hay liệu ti thể có biết “tôi là một ti thể trong tế bào tim và lượng năng lượng tôi cần biến đổi là X” không?
Ồ, làm sao một ti thể — số ít là mitochondrion và số nhiều là mitochondria — làm sao một ti thể trong tế bào tim biết rằng nó cần phải là một ti thể tim? Đó có phải là câu hỏi của bạn? Vậy nó có khác về mặt di truyền so với ti thể từ gan không?
Không, về mặt di truyền chúng hoàn toàn giống nhau. Và đó lại là một cú đánh nữa vào mô hình sinh học dựa trên gen. Làm sao có thể mọi tế bào trong cơ thể bạn về mặt di truyền là giống hệt nhau, trong khi ti thể có vật liệu di truyền riêng? Tất cả chúng ta đều mang ti thể của mẹ — điều đó thật đẹp. 100% bộ gen ti thể của chúng ta đến từ mẹ. Có đúng không? Đúng vậy.
Vài năm trước có vài bài báo nói: này này, có một trường hợp… một đứa trẻ hay hai đứa trẻ có ti thể từ cha, nhưng hóa ra đó là lỗi khi giải trình tự hay —. Vậy là mẹ luôn đúng. Quyền năng thuộc về mẹ.
Mọi người sẽ nghĩ, và tôi cũng đang nghĩ, liệu điều đó có nghĩa rằng, dĩ nhiên còn có các yếu tố lối sống, nhưng liệu nếu ta xem “mức năng lượng” của mẹ so với bố, thì điều gì dự đoán tốt hơn mức năng lượng của đứa trẻ là mức năng lượng cơ bản của mẹ ở một độ tuổi nhất định? Tôi không biết có nghiên cứu nào hỏi câu đó về năng lượng cảm nhận hay năng lượng để làm việc không, và đó là điều tôi nghĩ chúng ta sẽ nói thêm. Nhưng người ta đã xem xét những thứ khác dễ đo lường hơn, đó là điều chúng ta làm trong y sinh.
Chúng tôi lấy những thứ có thể đo lường một cách khách quan hoặc, bạn biết đấy, chạy trên gel hay giải trình tự, hoặc có thể hiện thực hóa bằng một dấu sinh học trong lâm sàng. Người ta đã nghiên cứu về tuổi thọ, đúng không? Bạn có khả năng sống lâu hơn nếu mẹ bạn sống lâu hay nếu cha bạn sống lâu? Hóa ra độ di truyền của tuổi thọ mang tính mẹ nhiều hơn cha. Bạn có khả năng bị rối loạn sức khỏe tâm thần hay Parkinson hay Alzheimer nếu mẹ hoặc cha bạn mắc bệnh đó không? Một số bằng chứng cho thấy nó được di truyền theo mẹ nhiều hơn theo cha. Vì vậy có thể một phần khả năng sống lâu, khỏe mạnh của bạn, hoặc nguy cơ hay khả năng chống chịu với những rối loạn đó, thực sự được truyền tải bởi ty thể — bởi khả năng chuyển hóa năng lượng của bạn.
Và lý do trong tiến hóa mà cần có di truyền theo một bố mẹ duy nhất — bạn nhận ty thể từ một bố mẹ — mà hầu hết mọi người nghĩ là vì cần một sự phù hợp chuyển hóa, năng lượng rất chặt chẽ giữa mẹ và em bé. Nghĩa là em bé chào đời và nếu mẹ có một kiểu chuyển hóa nhất định — và chúng ta đều khác nhau, tôi hy vọng chúng ta sẽ nói về mức độ khác biệt về năng lượng, chuyển hóa giữa chúng ta — nên nếu đứa trẻ sinh ra mà quá khác về chuyển hóa so với mẹ, có khả năng sẽ có sự không phù hợp, và lịch sử thì mẹ không thể nuôi dưỡng được đứa trẻ thông qua bú sữa. Đó là cách trẻ em tồn tại trước đây. Và điều đó sẽ là một thảm họa. Vì vậy, có lẽ đó là một hệ thống tốt để khiến chuyển hóa của em bé khá phù hợp với mẹ, bởi vì chúng dùng cùng ty thể với mẹ — nên chuyển hóa của mẹ và con tương thích. Tôi nghĩ đó là một giả thuyết lỏng lẻo nhưng rất có lý.
Mỗi ty thể trong cơ thể bạn — ty thể trong não, ty thể trong tế bào thần kinh, ty thể trong sao bào (astrocyte), bất kỳ loại tế bào bạn ưa thích, ty thể tim, ty thể gan, ty thể cơ — chúng rất khác nhau. Và giờ chúng ta có một phương pháp mới. Một nhà khoa học tuyệt vời trong nhóm chúng tôi, Anna Monzel, đã phát triển một phương pháp để lập hồ sơ các loại ty thể khác nhau. Chúng tôi gọi đó là phân kiểu ty thể — “mitotyping”. Tương tự như bây giờ trong khoa học thần kinh hay miễn dịch học, không có ý nghĩa khi nói chung chung về “một tế bào não” hay “một tế bào miễn dịch”. Nếu bạn là một nhà miễn dịch học có uy tín, bạn biết các loại tế bào của mình và có ít nhất 30 loại khác nhau. Vì vậy tôi nghĩ chúng ta đang ở điểm trong khoa học ty thể mà chúng ta cần áp dụng mức độ đặc hiệu tương tự. Có những loại ty thể khác nhau. Chúng tôi gọi chúng là mitotype (kiểu ty thể). Và tất cả chúng đều bắt nguồn từ cùng một mitotype trong trứng, đúng không? Trứng mà mẹ mang theo và phóng ra từ buồng trứng. Có khoảng nửa triệu ty thể trong quả trứng đó. Và trong đó có một kiểu ty thể duy nhất. Khi trứng được thụ tinh, sự phát triển diễn ra trong một quá trình tuyệt đẹp. Trong quá trình đó, khi tim bắt đầu hình thành, não bắt đầu hình thành, cơ bắt đầu hình thành, ty thể phân hóa. Và bạn sẽ có các loại ty thể khác nhau thích nghi và tương thích với những nhu cầu khác nhau của các loại tế bào, của các cơ quan.
Một cách để nghĩ về điều này là tôi nghĩ rất hợp lý khi coi ty thể như những sinh vật xã hội. Có nhiều đặc điểm của sinh học ty thể tuân theo những gì một nhà khoa học xã hội hành vi sẽ phân loại là mang tính xã hội. Nếu bạn nghiên cứu kiến chẳng hạn, có vài quy tắc mà chúng ta biết: kiến là sinh vật xã hội vì chúng hình thành nhóm. Có các loại khác nhau. Chúng phân chia. Có sự phân công lao động. Bạn có kiến thợ làm việc rất chăm chỉ. Và bạn có kiến chiến binh mập mạp, ở đó để bảo vệ tổ. Chúng thích chiến đấu. Hai loại kiến đó, nếu bạn đặt cạnh nhau, có con nhỏ mảnh mai, rất hoạt bát là kiến thợ, và con mập mạp là kiến chiến binh; về mặt di truyền thì chúng giống hệt nhau. Chúng có cùng bộ gen. Chúng đều được sinh ra từ ấu trùng của con chúa. Nhưng hình thái của chúng khác rất nhiều. Hành vi của chúng rất khác. Qua quá trình phát triển, các tín hiệu áp dụng cho các ấu trùng khác nhau khiến chúng trở thành thợ hay chiến binh. Cùng một điều cũng xảy ra ở ty thể. Có các loại ty thể khác nhau, như hai loại kiến. Có sự phân công lao động. Ví dụ có một số ty thể trong cơ nằm ở bề mặt cơ, ngay dưới màng tế bào cơ (sarcolemma), và có những ty thể nằm bên trong sợi cơ. Chúng ta biết đến actin, myosin, các protein co bóp xảy ra. Ty thể dưới màng cơ (sarcolemmal mitochondria) và ty thể giữa các sợi cơ (intermyofibrillar mitochondria) — hai quần thể. Proteome của chúng khác nhau. Thành phần phân tử của các loại ty thể khác nhau đó khác nhau. Chức năng của chúng — tổng hợp ATP, sản xuất các loài oxy phản ứng (ROS), khả năng xử lý và phóng thích canxi — khác nhau. Hình thái của chúng rất khác. Vì vậy ngay cả trong một tế bào bạn cũng có sự phân công lao động và phân hóa của ty thể.
Và trong mỗi tế bào, ty thể có một chu kỳ sống. Ty thể mới được sinh ra, ty thể cũ chết đi — điều tương tự xảy ra ở sinh vật xã hội. Có một vài đặc điểm khác như vậy khiến tôi nghĩ rằng ty thể là những sinh vật xã hội. Và một khi bạn bắt đầu nghĩ về ty thể như những sinh vật xã hội, bạn sẽ hiểu rõ hơn vì sao chúng cần hợp nhất với nhau. Nếu bạn hỏi Google “ty thể trông như thế nào”, hay ChatGPT hay bất kỳ công cụ nào khác, nó luôn cho bạn cùng một kiểu hình ảnh: như một hạt đậu nhỏ. Bạn đã mang một cái như vậy làm quà.
Có lúc tôi nghĩ đó có thể là nắm đấm bằng đồng khi bạn lần đầu đưa chúng cho tôi, nhưng đó là một ty thể với các nếp màng (cristae) của ty thể.
Đấy nhé.
Thường thì nó trông như thế này, nhưng bạn nói thực tế sẽ có nhiều cái này nối với nhau, dính chặt vào nhau.
Ừ.
Và khi chúng hợp nhất, bạn có những hình dạng như hạt đậu hoặc quả thận hay hình đậu phộng, tùy bạn thích gọi thế nào, rồi chúng hợp lại với nhau.
Rồi chúng tạo thành những sợi thật đẹp.
Nếu bạn may mắn được làm việc trong phòng thí nghiệm có một trong những kính hiển vi hay ho này gọi là kính hiển vi đồng tiêu hoặc hiển vi tấm sáng,
bạn có thể làm cho ty thể phát huỳnh quang.
Bạn cho một thuốc nhuộm vào đĩa, đó là một phân tử phát huỳnh quang nhỏ.
Nó đi vào bên trong ty thể.
Nó bị hút bởi điện tích lớn mà ty thể có.
Rồi bạn tắt đèn, nhìn qua ống ngắm, và bạn thấy những sợi ty thể đẹp như vậy di chuyển.
Chúng di chuyển khá chậm.
Và thú vị là, chúng vừa ở giới hạn nhận thức của con người về tốc độ mà chúng ta có thể cảm nhận được chuyển động.
Nên chúng di chuyển, bạn biết đấy, vừa đủ nhanh để bạn có thể nhìn thấy.
Rồi chúng chạm vào nhau rồi hợp nhất hoàn toàn.
Hoặc bạn có thể mời mọi người tới phòng thí nghiệm để xem, nhưng như vậy là rất nhiều người.
Bạn sẽ rất bận.
Chúng tôi sẽ đặt một đường link đến video về điều này.
Vâng.
Chúng tôi đang xây dựng một trang web gọi là MitoLife, nhằm giúp mọi người hiểu bản thân về mặt năng lượng và thông qua vẻ đẹp của ty thể.
Và có đủ loại ty thể khác nhau chuyển động khác nhau.
Và khi ty thể không khỏe mạnh và nếu chúng không thể lưu thông và chuyển hóa năng lượng đúng cách, chúng bắt đầu trông rất lạ.
Tôi chợt nhận ra rằng, bạn biết đấy, trong thời gian rất dài — tôi giờ 50 tuổi, nên tôi có thể nói “trong thời gian rất dài” — trong thời gian rất dài, chúng ta nghe rằng nếu muốn có năng lượng, chúng ta cần ăn, đúng không?
Tất nhiên, chúng ta cần ngủ, nhưng chúng ta cần ăn.
Và mọi đứa trẻ đều học điều đó: bạn tiêu thụ năng lượng để cung cấp nhiên liệu cho cơ thể.
Có tất cả những cuộc thảo luận: bạn nên ăn thịt, đừng ăn thịt.
Tôi tin bạn nên ăn một chút thịt.
Bạn nên ăn rau, ăn trái cây, v.v.
Tôi nghĩ bạn nên ăn theo chế độ ăn tạp.
Đúng, đó là quan điểm của tôi.
Nhưng tất cả chúng ta đều hiểu điều đó.
Nhưng rồi ở một thời điểm nào đó, có lẽ khoảng 10 năm trước, mọi người bắt đầu nhận ra rằng chỉ tiêu thụ nhiều năng lượng hơn không mang lại cho bạn nhiều năng lượng hơn.
Đó là điều hiển nhiên.
Nhưng bây giờ rõ ràng rằng, và dựa trên những gì bạn đang nói, nên rõ với mọi người rằng vấn đề không phải là thiếu năng lượng đưa vào hệ thống.
Vấn đề là việc chuyển hóa năng lượng diễn ra trong ty thể bằng cách nào đó không xảy ra đúng trong những người béo phì hoặc trong những người ăn xong cảm thấy uể oải.
Và dĩ nhiên có khía cạnh đường máu, và chúng ta có thể bàn về tất cả điều đó, nhưng hôm nay không phải chủ đề đó.
Nhưng tôi nghĩ nếu không có gì khác, nếu mọi người chỉ hiểu rằng họ không chỉ có những “nhà máy điện” mà còn có những nhà máy năng lượng bên trong cơ thể đang chuyển hóa năng lượng,
và ty thể là điều thiết yếu cho cách năng lượng được chuyển hóa và phân phối theo từng cơ quan, tôi nghĩ đó sẽ là một khái niệm hữu ích để mọi người ghi nhớ, vì người ta thường xuyên nói về ty thể.
Mọi người thường xuyên nghe về dinh dưỡng.
Và chúng ta thường chỉ nghĩ về calo, và mọi người đều biết calo là một đơn vị năng lượng, nhưng khi bạn đốt cháy một loại thực phẩm nhất định, chúng ta học những điều đó.
Nhưng nó không chuyển thành các thực hành sức khỏe tốt.
Nhưng tôi nghĩ ngày nay mọi người bắt đầu có cảm nhận về cách cơ thể họ hoạt động, và bạn đang thêm rất nhiều chi tiết và khía cạnh quan trọng vào điều đó hôm nay.
Vì vậy tôi chỉ muốn đặt vấn đề như vậy.
Nếu bạn có suy nghĩ gì về điều đó thì tốt.
Nếu không, đó chỉ là một ý nghĩ chợt đến mà tôi nghĩ có thể hữu ích.
Vâng, điều đó rất quan trọng.
Và chúng ta là năng lượng.
Về cơ bản, chúng ta là dòng năng lượng chảy qua cấu trúc sinh học này, đúng, mà chúng ta gọi là cơ thể.
Nhưng bạn không phải là các tế bào hay các gen hay những thứ đó.
Bạn còn nhiều hơn thế, bạn là năng lượng đang chảy, đó là lý do khi năng lượng ngừng chảy, bạn không còn nữa.
Khi bạn chết, tất cả những thứ vật chất vẫn còn, nhưng bạn không còn trải nghiệm.
Bạn không còn tồn tại như một con người.
Cách tôi nghĩ về điều này là thay vì nghĩ bằng danh từ, hãy nghĩ bằng động từ.
Và tôi nghĩ là với tư cách là nhà sinh học, khi chúng ta dạy sinh học, phải dạy một vài danh từ, một số tên gọi của các thứ.
Nhưng nếu bạn có thể khiến người ta hiểu các động từ như những khái niệm thì nó đáng giá hơn vô hạn các danh từ.
Và vì thế tôi nghĩ việc nghĩ về bản thân như một trạng thái động, một hiện hữu của sự chuyển hóa năng lượng — nghe có vẻ huyền bí nhưng không hề huyền bí.
Đó là sinh hóa học.
Tôi nghĩ điều đó có thể hữu ích.
Theo hướng đó, tôi muốn nói về bài báo gần đây mà bạn công bố, mà theo hiểu biết của tôi thì bài báo xem xét các vùng não khác nhau và phát hiện rằng các vùng não khác nhau có nồng độ ty thể khác nhau.
Và chúng ta biết rằng các vùng cơ thể và các cơ quan khác nhau có nồng độ ty thể khác nhau.
Nhưng tôi nghe bạn nói ở đâu đó, và đây là một chủ đề thật đẹp và dễ nhớ, rằng có lẽ những việc chúng ta làm trong cuộc sống — có thể là nâng tạ, có thể là học sinh học, có thể là chơi piano, hay kết hợp nhiều thứ —
sẽ làm phong phú ty thể, những nơi chuyển hóa năng lượng này, trong các cơ quan và vùng não cụ thể nhiều hơn những vùng khác.
Và vì vậy chúng ta thực sự trở thành những thứ mình chú ý tới.
Chúng ta được tăng cường cho những gì chúng ta làm.
Và điều đó có lý ở mức độ những vận động viên bền bỉ: họ chạy và cơ bắp của họ và mọi thứ được tối ưu hóa cho việc chạy.
Người nâng tạ thì khác.
Nhưng trong não, điều này trở nên rất thú vị.
Điều này có nghĩa là nếu chúng ta đọc thơ, ví dụ, hoặc học sinh học, thì những vùng và mạch não chịu trách nhiệm cho việc đó, ở một chừng mực nào đó, sẽ trở nên giỏi hơn trong việc thực hiện điều đó.
Và tôi nghĩ đây là một chủ đề rất quan trọng vì nó thực sự đi đến bản chất của chúng ta như những cá nhân, dựa trên lựa chọn làm gì và không làm gì.
Với bối cảnh đó, nếu anh có thể nói cho chúng tôi biết về bài báo này và cho chúng tôi biết anh nghĩ gì về những phát hiện đó và ý nghĩa của chúng, tôi sẽ rất thích.
Chúng ta là những quá trình năng lượng đang chảy, đúng không?
Như anh nói, chúng ta là những quá trình biến đổi.
Chúng ta biến đổi, chúng ta lưu chuyển, chúng ta chính là năng lượng đang chảy.
Và càng hướng năng lượng tới một khu vực nào đó, đúng không?
Nếu bạn đến phòng tập và làm bài gập cơ tay (bicep curls), bạn đang kháng lại dòng năng lượng khi co cơ.
Rồi bạn làm vài lần.
Và khi bạn buông ra, bạn sẽ có lưu thông máu, đúng không? Dòng năng lượng chảy qua hệ thống.
Và chúng ta biết tập luyện thể dục là một ví dụ điển hình tuyệt vời.
Nếu bạn được huấn luyện để chạy marathon, ví dụ, bạn có thể tăng gấp đôi số lượng ty thể trong cơ bắp.
Tăng gấp đôi, đúng vậy.
Và hiểu biết của tôi là khi năng lượng chảy qua những ty thể hiện có, về cơ bản bạn đang đưa năng lượng vào hệ thống đó.
Rồi năng lượng sinh hóa được biến đổi thành các phân tử, thành các chất chuyển hóa, và cuối cùng thành protein.
Và cấu trúc được tạo ra khi năng lượng chảy.
Đầu tiên, bạn kháng lại nó.
Chúng tôi gọi đó là kháng năng lượng.
Và khi bạn buông bỏ sự kháng cự đó, lúc đó ta xây dựng. Lúc đó ta phát triển.
Như Arnold Schwarzenegger đã nói, “Cơ bắp bị xé rách ở phòng gym, được nuôi dưỡng ở nhà bếp và phát triển khi ngủ,” tôi nghĩ vậy — với giọng Áo.
Vậy nên nếu bạn hướng năng lượng vào một cơ, thì một cách để hướng năng lượng là kháng lại dòng năng lượng rồi sau đó buông ra.
Và đó về cơ bản là bản chất của tập luyện: bạn kháng lại dòng năng lượng rồi buông ra.
Khi bạn kháng năng lượng quá mức, nó sẽ rất khó chịu — đó là cảm giác nóng rát.
Rồi khi bạn buông ra thì sự tăng trưởng và xây dựng có thể xảy ra.
Và chúng ta biết điều tương tự xảy ra ở mọi nơi.
Đây không phải là điều bí ẩn chỉ thuộc về cơ hay sinh lý học của việc tập luyện.
Đây là một nguyên lý sinh học cơ bản.
Nếu bạn để năng lượng chảy vào một khu vực, thì khu vực đó sẽ phát triển.
Nó sẽ tốt hơn, hiệu quả hơn.
Còn nếu bạn chặn dòng năng lượng tới một khu vực — ví dụ chặn lưu lượng máu, hoặc gặp tai nạn khiến dây thần kinh bị tổn thương — thì cơ không co được nữa.
Về cơ bản bạn đang chặn dòng năng lượng ở đó.
Và chuyện gì xảy ra? Nó sẽ teo.
Đúng vậy? Teo là một chuyển động bình thường của cuộc sống khi dòng năng lượng giảm.
Và nếu không có dòng năng lượng, cấu trúc đó sẽ không còn lý do tồn tại.
Nếu bạn nuôi dưỡng, nếu bạn kích thích cấu trúc đó — dù là một cơ hay một mạch não, một mạng lưới não hay một vùng não — thì theo tự nhiên, khu vực đó sẽ phát triển và được xây dựng.
Và điều chúng ta biết xảy ra trong não — và điều cũng xảy ra giữa các cơ quan khác nhau trong cơ thể — là có một sự cạnh tranh về nguồn năng lượng hữu hạn, đúng không?
Như anh nói trước đó, bạn không thể chỉ ăn nhiều hơn để có nhiều năng lượng hơn.
Chúng ta biết rõ rằng nếu bạn ăn quá nhiều, tức ăn nhiều hơn mức cơ thể thực sự có thể tiêu thụ/biến đổi về mặt năng lượng, bạn sẽ bị bệnh.
Bạn sẽ tích mỡ, đó là một cơ chế thích nghi tốt để đối phó với việc ăn quá nhiều.
Nhưng cuối cùng hệ thống bị quá tải.
Và điều đó tổn hại tới ty thể và tới các tế bào, khiến chúng trở nên kháng insulin.
Vì vậy có rất nhiều hệ quả khi ăn quá nhiều.
Bạn không thể ăn nhiều hơn để lấy nhiều năng lượng hơn.
Và tôi nghĩ đó vẫn là một điều khoa học lớn cần giải thích: tại sao chúng ta không thể đơn giản tăng cường tiêu thụ năng lượng, tăng cường việc biến đổi năng lượng, rồi ngủ ít hơn và tập ba giờ mỗi ngày?
Ngay cả những vận động viên chuyên nghiệp dồn toàn bộ năng lượng để xây cơ, rèn kỹ năng hay phát triển năng lực cũng có giới hạn về lượng họ có thể ăn.
Và thật sự chúng ta không hoàn toàn biết vì sao lại có giới hạn đó.
Vậy nên cơ thể vận hành như một nền kinh tế năng lượng.
Bạn có một lượng năng lượng X.
Bạn có thể đẩy nó lên trong những khoảng thời gian ngắn.
Ví dụ, nếu bạn bắt đầu tập luyện và bạn là một tay đua xe đạp tham gia Tour de France, trong ba tuần bạn có thể tiêu thụ khoảng 5.000–7.000 calo mỗi ngày.
Bạn làm vậy trong ba tuần.
Có lý do khiến Tour de France không kéo dài bốn hay năm tuần — có một giới hạn.
Và có dữ liệu rất hay cho thấy sự kiện càng kéo dài thì công suất tối đa mỗi ngày càng giảm.
Nếu nhìn vào đường cong đó, điểm đầu tiên — công suất tối đa bạn có thể phát ra trong 10 giây — là như ở chạy nước rút 100 mét.
Rồi đến 400 mét, rồi giảm dần.
Ở phía xa của thang đó là Tour de France, còn marathon thì ở đây, Tour de France ba tuần ở đây.
Rồi có những cuộc chạy xuyên Mỹ điên rồ kéo dài nhiều tuần.
Và ở cuối cùng là chín tháng — mang thai.
Việc nuôi lớn một con người tiêu tốn năng lượng.
Một số dữ liệu cho thấy khi bạn nuôi một con người trong chín tháng, người phụ nữ về cơ bản đang vận hành ở ngưỡng tối đa năng lực của mình nếu tích phân trong suốt khoảng thời gian chín tháng đó.
Phụ nữ mang thai có tích lũy nhiều ty thể hơn hay nhu cầu năng lượng hoàn toàn dành cho ty thể của thai nhi đang phát triển?
Đó là một câu hỏi hay.
Chúng ta biết một số vùng não phát triển trong thời kỳ mang thai.
Bộ não được tu chỉnh lại, chính xác.
Có những nhu cầu khác nhau, đúng không?
Làm mẹ — nếu bây giờ bạn đang mang thai — bạn cần bắt đầu quan tâm tới những điều khác.
Có lẽ việc bắt đầu nghĩ về thế giới theo một cách hơi khác một chút là thích nghi, và không chỉ liên quan đến bản thân bạn.
Và vì vậy chắc chắn có những thay đổi lâu dài ở não bộ xảy ra trong não của người phụ nữ.
Vì thế sự cân đối năng lượng giữa các cơ quan nhiều khả năng giải thích vì sao nếu bạn là một phụ nữ trẻ và tập luyện rất nhiều, bạn sẽ mất kinh, đúng không?
Vô kinh.
Và điều này không phải vì hệ sinh sản bị hỏng hay buồng trứng bị bệnh hay gì tương tự.
Giải thích tốt nhất mà chúng ta có là thiếu hụt năng lượng.
Giống như bạn đang đẩy và dồn toàn bộ ngân sách năng lượng của mình về cơ bắp đang làm việc, hướng tới việc tạo thêm ty thể trong cơ bắp, và không còn năng lượng để nuôi chức năng sinh sản nữa.
Tôi có một câu hỏi thực tế liên quan đến chuyện này.
Tôi luôn tự hỏi tại sao khi chúng ta đang bị cảm lạnh hoặc cúm hay một loại nhiễm trùng nào đó thì có nhiều quá trình làm cho chúng ta mệt mỏi và uể oải hơn.
Và những điều đó rất có lợi.
Đúng vậy.
Và chúng ta biết là cần phải nghỉ ngơi, nhưng không chỉ là ngủ.
Thực ra chúng ta cần làm chậm tuần hoàn.
Chúng ta cần nghỉ ngơi.
Và có rất nhiều lý thuyết về việc nên cho ăn hay bỏ đói khi bị cảm hoặc cúm?
Tôi đã đề cập điều đó trong một tập khác.
Tôi sẽ để đường dẫn.
Nó không đơn giản.
Nhưng theo câu trả lời ngắn gọn: theo cảm giác ngon miệng, giữ đủ nước, giữ điện giải, v.v.
Nhưng phải chăng là hệ miễn dịch cần nhiều năng lượng hơn và cơ thể như một cơ chế bảo vệ, như một cơ chế thích nghi, đang nói hãy làm chậm mọi thứ khác lại và dành hết cho việc chữa lành, để chống lại nhiễm trùng này, thay vì tiêu tốn năng lượng ngay cả khi leo cầu thang như thường làm trong ngày?
Có phải ý đó không?
Đúng.
Tôi nghĩ đó là mô hình tốt nhất mà chúng ta có.
Và tôi đã có một trải nghiệm cá nhân về điều này vào một dịp Giao thừa vài năm trước, khi tôi cảm nhận mình sắp ốm trước bữa tối giao thừa.
Vậy nên đêm đó khá ngắn.
Tôi đi ngủ sớm và đêm đó thật tồi tệ.
Ngày hôm sau tôi thấy hoàn toàn mệt mỏi.
Và tôi đang bắt đầu làm việc cho cuốn sách Energy.
Rồi tôi nghĩ, ôi, đây là một cơ hội thú vị.
Bây giờ mình đang trải nghiệm, mình cảm thấy kiệt quệ, đúng không?
Mình nằm trên giường.
Mọi thứ đều đau.
Rồi tôi nghĩ, mình nên viết về điều này, đúng không?
Rồi tôi nghĩ rằng chỉ nghĩ tới việc chộp lấy máy tính, nó không đáng tốn nhiều năng lượng, chỉ là vẫy ngón tay trên bàn phím thôi.
Nhưng, bạn biết đấy, không có động lực.
Tôi ngừng quan tâm tới những thứ mà tôi thường quan tâm, đúng không?
Ai rồi cũng trải qua điều này khi thật sự ốm.
Động lực, đúng không?
Bằng không.
Khả năng của tôi để là phiên bản tốt nhất của con người và để tử tế.
Giảm đi một chút.
Lúc đó tôi chỉ cố gắng sống sót, bạn biết không?
Và những gì chúng ta biết về sinh học, ty thể và năng lượng khi bạn đang chiến đấu với một cái gì đó như vậy, hệ miễn dịch tiêu tốn rất nhiều năng lượng.
Vì vậy, tôi nghĩ mô hình diễn giải tốt nhất về hành vi bệnh tật là những gì bạn vừa mô tả, thuật ngữ kỹ thuật là bạn cảm thấy ốm, đúng không?
Và bạn không muốn di chuyển.
Cơ thể, bạn cảm thấy lạnh, đúng không?
Điều đó buộc bạn phải đắp chăn hoặc mặc ấm, tránh môi trường lạnh.
Di chuyển cơ thể đau nhức, như co cơ và có tình trạng giảm hoạt động, đúng không?
Bạn trở nên nhạy cảm hơn với đau (allodynia).
Tất cả những điều này có khả năng tồn tại để bảo tồn ngân sách năng lượng quý giá của bạn.
Và thậm chí không ăn, đúng không?
Theo cảm giác ngon miệng.
Vâng.
Và nếu bạn ăn, bạn biết đấy, ăn tốn năng lượng.
Không có gì trong sinh học là miễn phí.
Mọi thứ đều tốn chi phí.
Và nếu bạn ăn thức ăn, giờ bạn phải nhai.
Bạn cần có nhu động.
Bạn cần có axit dạ dày, tiết enzyme tiêu hóa và mật.
Sự phối hợp của tiêu hóa khá tốn kém.
Nó chiếm khoảng 10–15% ngân sách năng lượng hàng ngày của bạn.
Vì vậy, đó là 10–15% ngân sách năng lượng hàng ngày.
Nếu bạn đang vận hành căng thẳng, đó là một con số đáng kể.
Đến giờ, tôi chắc nhiều bạn đã nghe tôi nói rằng tôi đã dùng AG1 hơn một thập kỷ.
Và thực sự điều đó là đúng.
Lý do tôi bắt đầu dùng AG1 từ năm 2012, và lý do tôi vẫn tiếp tục dùng mỗi ngày,
là vì theo hiểu biết của tôi, AG1 là chất bổ sung dinh dưỡng nền tảng có chất lượng cao nhất và toàn diện nhất trên thị trường.
Điều đó có nghĩa là nó không chỉ chứa vitamin và khoáng chất, mà còn cả probiotic, prebiotic và adaptogen để lấp những khoảng trống bạn có thể có trong chế độ ăn đồng thời hỗ trợ cho một cuộc sống đòi hỏi nhiều.
Do có probiotic và prebiotic trong AG1, nó cũng giúp hỗ trợ hệ vi sinh đường ruột khỏe mạnh.
Hệ vi sinh đường ruột gồm hàng nghìn tỷ vi sinh vật nhỏ lót theo ống tiêu hóa của bạn và ảnh hưởng đến các yếu tố như trạng thái miễn dịch, sức khỏe chuyển hóa, sức khỏe nội tiết và nhiều hơn nữa.
Uống AG1 đều đặn giúp tôi tiêu hóa tốt hơn, giữ hệ miễn dịch mạnh và đảm bảo tâm trạng cùng khả năng tập trung luôn ở trạng thái tốt nhất.
AG1 hiện có ba hương vị mới: berry, citrus và tropical.
Và mặc dù tôi luôn thích hương vị gốc của AG1, đặc biệt khi thêm một chút nước chanh, tôi đang rất thích hương vị berry mới.
Nó rất ngon.
Nhưng một lần nữa, tôi thích mọi hương vị.
Nếu bạn muốn thử AG1 và thử các hương vị mới này, bạn có thể vào drinkag1.com/Huberman để nhận ưu đãi đặc biệt.
Chỉ cần truy cập drinkag1.com/Huberman để bắt đầu.
Bạn đã đề cập rằng nếu phụ nữ tập luyện vượt ngưỡng nhất định, họ sẽ ngừng hành kinh, và đó là vì về cơ bản không còn đủ năng lượng cho kinh nguyệt.
Một ý tưởng sẽ là, nếu bạn ăn đủ, thì bạn có đủ năng lượng.
Nhưng chúng ta phải nghĩ theo các trạng thái động chứ không phải các giá trị tuyệt đối.
Và điều tôi đang nhận ra là mặc dù ta cần đầu vào năng lượng đủ dưới dạng thức ăn — và điều này cũng có thể đúng cho ví dụ khi bị ốm — thì đó là cần thiết nhưng chưa đủ, vì ty thể đang làm hai việc. Chúng biến đổi năng lượng từ thức ăn thành năng lượng cho cơ thể để hành kinh, để di chuyển, để tập thể dục, để suy nghĩ, để quan tâm đến một cuốn sách, v.v. Nhưng một phần công việc của chúng không chỉ là biến đổi năng lượng. Là phân phối năng lượng. Vậy nên bạn thực sự cần hai điều kiện. Và, bạn biết đấy, tôi không phải là nhà khoa học máy tính, nhưng tôi biết đủ về lập trình và kỹ thuật để hiểu khái niệm cổng AND. Bạn cần có đủ năng lượng đi vào hệ thống, và bạn cần có khả năng phân phối năng lượng đó đúng cách để một việc gì đó xảy ra. Là một cổng AND. Về cơ bản bạn cần cả hai thứ. Vì vậy từ giờ trở đi tôi sẽ luôn nghĩ về ty thể không chỉ là nơi tạo ra năng lượng mà còn là bào quan phân phối năng lượng. Vâng. Cảm ơn vì cách bạn mô tả. Và giờ thì hoàn toàn hợp lý tại sao khi tôi ốm, nếu tôi không thấy đói, tôi sẽ không ép mình ăn, miễn là tôi có đủ dự trữ mỡ trong cơ thể. Tôi biết là cuối cùng tôi vẫn phải ăn, nhưng sự yếu ớt hay mệt mỏi mà tôi cảm thấy trong tình huống không có cảm giác thèm ăn đó có lẽ không phải do thiếu năng lượng calo gây ra. Đó là cơ thể đang nói: này, tốt hơn là đừng để mình phải vận chuyển năng lượng thức ăn qua cơ thể giờ, để mình có thể chuyển các tế bào miễn dịch tới đúng chỗ. Và đây là khi người ta nói cơ thể thông minh. Hệ thống này có một trí thông minh. Tôi nghĩ điều đó đúng vì với bộ não của chúng ta, chúng ta nghĩ: ồ không, tôi chỉ cần nhồi nhiều năng lượng hơn. Bạn cần ăn. Bạn cần — không, có thể không. Trong khi nếu tôi có cảm giác thèm ăn, tôi chẳng quan tâm người ta nói gì về “cho ăn khi bị cảm, bỏ đói khi bị cúm” hay “bỏ đói khi bị cúm, cho ăn khi bị cảm”. Tôi sẽ làm theo những gì cơ thể nói. Vâng, vâng. Và tôi đồng ý. Cơ thể khôn ngoan. Các động vật khác — như chó của bạn — chúng không có một cái tâm làm phân tâm chúng khỏi việc sống phù hợp với trạng thái năng lượng của mình. Vì vậy khi chúng ốm, hệ miễn dịch — phần ngân sách năng lượng mà hệ miễn dịch tiêu thụ — sẽ mở rộng, đúng không? Năng lượng thừa này cần phải ăn cắp từ đâu đó vì bạn không thể ăn nhiều hơn để có năng lượng vô hạn. Vậy năng lượng đó đến từ đâu? Không co cơ bắp vì bạn thấy đau là một cách tốt. Không phải điều hòa thân nhiệt vì bạn đắp chăn là một cách khác để tiết kiệm năng lượng. Rồi thôi không để ý đến mọi thứ, trở nên không xã hội và thờ ơ, tất cả những đặc điểm của hành vi khi ốm hay các chiến lược tiết kiệm năng lượng đó. Và không ăn — nếu bạn có thể giải phóng được khoảng 10–15% năng lượng, giờ bạn có thể phân bổ nó cho hệ miễn dịch. Đó là chiến lược rất hay. Hầu hết mọi người mang theo nhiều tuần, nếu không muốn nói là nhiều tháng năng lượng, đúng không? Dưới da và ở mỡ hai bên hông. Thực tế kỷ lục nhịn ăn là của một người đàn ông Scotland, 382 ngày. Lúc bắt đầu ông ấy có béo không? Rất béo. Lúc kết thúc thì sao? Ông ấy giảm — mất bao nhiêu? Khoảng 250 pound, tôi nghĩ. Đó là rất nhiều chiếc bánh mì kẹp được lưu trữ. Vì vậy hầu hết mọi người có thể sống cả tháng mà không ăn. Và điều này có lẽ quay lại chuyện chúng ta đã nói trước đó. Chúng ta không cảm nhận được lượng năng lượng, đúng không? Nếu bạn nhắm mắt và cố cảm nhận năng lượng của mình, bạn không cảm nhận được bạn có bao nhiêu mỡ trên cơ thể, có bao nhiêu glycogen trong gan hay trong cơ bắp. Những gì bạn cảm nhận là sự chuyển hóa năng lượng. Năng lượng thần kinh. Muốn làm một thí nghiệm nhỏ không? Chúng ta có thể làm một thí nghiệm nhỏ để cảm nhận năng lượng của mình. Chắc chắn. Ừ, được. Nhân tiện, một giáo sư chính thức toàn nhiệm ở Trường Y Columbia vừa nói: “muốn thử một thí nghiệm nhỏ để cảm nhận năng lượng không?” Và cả hai chúng tôi đều nhắm mắt lại, điều đó chứng tỏ chắc chắn là năm 2025 rồi. Bạn biết đấy, lý do — Những điều tốt đã xảy ra trên đời. Được rồi. Lý do cả hai chúng tôi nhắm mắt và ngừng chuyển động cơ thể một chút — giống như khi bạn muốn thiền — là vì nó làm giảm tiếng ồn, đúng không? Và nếu bạn muốn sống sót trong một thế giới vật lý nguy hiểm, bạn cần nhận biết những thứ có thể làm tổn thương hoặc giết bạn. Và việc cảm nhận cơ thể, cảm giác bản thể và tất cả những thứ này cần phải ở mức ưu tiên cao — cần được đặt lên trên các tín hiệu nội cảm khác. Có một số tín hiệu nội cảm, và đó là thứ chúng ta sẽ cảm nhận, cái có thể lấn át điều kia. Nhưng chỉ việc không di chuyển cơ thể, nhắm mắt lại, nó giúp bạn điều chỉnh để cảm nhận năng lượng. Và tôi đoán có nhiều giá trị ở đó. Ừ, chúng ta sẽ nói thêm về một vài kết quả đáng kinh ngạc về thiền và phục hồi năng lượng. Khán giả có thể làm cùng với chúng ta được chứ, miễn là họ không đang lái xe? Vâng, vâng. Được rồi, tuyệt. Để làm việc này tốt nhất là bạn ngồi thoải mái, và có thể nhắm mắt nếu muốn. Tôi nghĩ điều đó giúp quá trình. Chúng ta hít vào một hơi, rồi giữ hơi một chút. Hít vào, thở ra, và bạn có thể thở ra hết, thở ra tới cùng, rồi giữ hơi. Và trong vài giây đầu thường không quá khó chịu, nhưng khi bạn giữ lâu hơn, hãy cảm nhận cơ thể mình, vào bụng, vào lồng ngực, vào đầu. Hiệu ứng của việc không thở là gì? Rồi bạn bắt đầu cảm thấy thôi thúc phải hít, mong muốn mang oxy vào cơ thể, vào ty thể. Và khi cần, bạn hít vào, có thể mở mắt ra. Nếu bạn giữ được lâu hơn thì cứ giữ.
Bạn cảm thấy thế nào?
Vậy nên, khi tôi thở hết và nín thở, cái mà chúng ta hay nói đùa là, cái mà các nhà thần kinh học gọi là cảm nhận nội tạng — nhận thức của tôi về những thứ từ da vào trong cơ thể — trở nên rõ rệt hơn, và tôi có thể cảm nhận nhịp tim mình ngày càng rõ.
Rồi nó không đập nhanh hơn, nhưng tôi chỉ cảm thấy tim mình đang đập.
Tôi nhận thức rõ hơn — xin lỗi — rằng tim mình đang đập.
Và rồi, khi cảm giác thôi thúc phải thở bắt đầu xuất hiện, bạn có thể cảm thấy một chút tăng dần của — không phải là lo lắng — mà là một cảm giác cấp bách.
Bạn biết đấy, một cảm giác cấp bách bẩm sinh, may mắn thay.
Và rồi, khi hít vào, cảm giác đó được thả lỏng.
Ừ.
Và có cảm giác năng lượng di chuyển ra từ trung tâm vào lúc đó, như thể bạn cảm nhận nhiều hơn về cơ thể mình.
Ừ.
Bởi vì tôi nghĩ bất cứ khi nào chúng ta không có không khí, não bộ sẽ chuyển sang: làm sao để đưa không khí đến ngay đây, ngay bây giờ?
Bạn không nghĩ về nhịp tim, bạn nghĩ, lấy không khí.
Vâng.
Đại loại như thế.
Tôi nghĩ nếu bạn rơi vào trạng thái đó, và cái cảm giác cấp bách, đúng, sự lo lắng, sự căng thẳng, hoặc — bạn biết đấy — cảm thấy nguy hiểm, đúng không?
Và tôi nghĩ với nhiều người, chết do đuối nước hay bị ngạt là một trong những cái chết khủng khiếp nhất.
Vậy tại sao lại như vậy? Là vì CO2 tích tụ trong máu của bạn, đúng không?
CO2 là sản phẩm mà ti thể thải ra khi chúng biến đổi năng lượng.
Và khi CO2 tích tụ, nghĩa là oxy đang bị cạn dần, đúng không?
Nếu oxy cạn, các electron từ thức ăn bạn ăn sẽ không còn chảy nữa, đúng không?
Nếu không có oxy ở cuối trong ti thể để nhận các electron đang di chuyển, thì dòng chảy đó dừng lại.
Vì vậy, bạn, như một chuyển động của năng lượng, có nguy cơ ngừng tồn tại.
Không thể thở được, đúng, hụt hơi là một mối đe dọa về mặt tồn vong đối với bản thể năng lượng của bạn.
Không đi sâu vào chi tiết tôi đã nói trong một podcast khác, tôi đã gặp một tai nạn lặn vài năm trước, năm 2017.
Hết không khí trong một tình huống vốn đã tệ ngay từ đầu.
Và tôi nói thật, cảm giác cấp bách rất tức thì.
May mắn là, tôi không bị PTSD vì chuyện đó.
Rốt cuộc thì mọi thứ ổn.
Tôi đang ngồi đây và nói chuyện.
Nhưng bây giờ, tôi hiểu tại sao.
Và tôi chưa bao giờ làm điều này với đứa trẻ nào khác, cũng không ai từng làm thế với tôi.
Nhưng có một trò đùa mà trẻ con thường chơi với nhau: khi bạn của chúng đang nổi lên khỏi mặt nước và sẵn sàng hít thở — đó là lý do bạn nổi lên khỏi mặt nước — và nếu có người giữ đầu bạn ngay lúc đó, dù chỉ chốc lát, cảm giác cấp bách bật lên rất mãnh liệt và cực kỳ nhanh.
Điều đó cho thấy các mạch này được lập trình sẵn mạnh mẽ đến mức nào.
Bởi vì lúc đó, có lẽ vẫn còn đủ không khí để ở dưới thêm năm giây hay gì đó.
Nhưng khi chúng ta trông đợi được nhận oxy mà không được, có một sự gia tăng lớn về căng thẳng.
Năng lượng đổ thẳng đến những vùng não, hạch hạnh nhân và các vùng khác, có lẽ, kiểu như: đây là một tình huống xấu.
Mọi hành động và mọi thứ trở nên nhằm giải quyết tình huống đó.
Ừ.
Và đó là vì chúng ta là năng lượng.
Chúng ta là dòng năng lượng chảy qua hệ thống.
Và nếu năng lượng bắt đầu bị nghẽn, nó chỉ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Chắc chắn chúng ta đã tiến hóa để cảm nhận điều này.
Nếu có thứ gì đó làm năng lượng của bạn nghẽn lại, như thiếu oxy, bạn cần phải ra khỏi đó.
Và bạn cần có bản năng này để sống sót.
Vậy cái đang cố sống sót không phải là cơ thể vật lý, mà là dòng năng lượng đó, bạn biết đấy, đang bị đe dọa do thiếu oxy.
Bạn đã nhiều lần nói về dòng năng lượng rồi.
Và khái niệm đó, tôi nghĩ sẽ xuyên suốt những gì chúng ta bàn tiếp theo.
Khi bạn nghe về các môn luyện như Thái Cực Quyền hay trong võ thuật khi người ta nói về việc “lấy” năng lượng của người khác và, bạn biết đấy, chuyển hóa nó.
Và điều này không chỉ là chuyện của Aikido, mà là ý niệm rằng nếu bạn đánh quyền, bạn học được rằng bạn không chỉ đánh bằng cánh tay và vai.
Bạn phải giữ chân vững.
Bạn kéo từ mặt đất theo một cách nào đó.
Bạn chuyển năng lượng.
Bạn thực sự đẩy ngược lại mặt đất.
Rồi nó đi lên qua cơ thể bạn.
Người ta nói về các đai (hay hệ thống) fascia, bạn biết đấy, khi người ta chạy.
Có vô vàn biến thể khác nhau về điều này, nhưng tất cả đều xoay quanh khái niệm dòng năng lượng.
Và tôi thấy nhiều thứ khiến chúng ta kinh ngạc khi người ta nhảy múa, khi người ta hát, khi người ta làm những kỳ tích thể thao hay dồn hết năng lượng của mình vào một điều gì đó — cái việc điều hướng năng lượng này — đó là loài người cố ý dẫn hướng toàn bộ năng lượng của họ dưới dạng luyện tập vào một điều gì đó.
Ở nhiều phương diện, chúng ta yêu thích điều đó, mặc dù về bản chất, nó tạo ra một người phát triển rất mất cân đối.
Và tôi không cố lấn sâu vào tâm lý học của chuyện này nhiều, tôi chỉ muốn quay lại ý niệm là các vùng não của chúng ta có lượng ti thể khác nhau, có lẽ ngay từ khi sinh ra.
Nhưng nếu chúng ta chơi bóng, thích toán và làm gốm, chúng ta sẽ có một bộ não khác so với nếu ta thích đọc sách, kịch và phim và ta có tập thể dục nhưng không quá cuồng.
Bạn biết đấy, nếu ta tập thể dục, bộ não hoạt động tốt hơn, ta đều nghe thế.
Nhưng cũng có khái niệm về người chỉ dành toàn bộ thời gian để tập thể dục mà bộ não thì không tốt hơn.
Tôi nói nhẹ nhàng thôi và tôi thích tập thể dục và tôi thích suy nghĩ.
Vậy có sự đánh đổi không?
Có sự đánh đổi không?
Ừ.
Bởi vì tôi tin vào việc giữ dáng, giữ sức khỏe và sống lâu, nhưng hầu hết mọi người không phải vận động viên cạnh tranh.
Hầu hết mọi người không muốn là người mạnh nhất ở phòng gym hay người chạy nhanh nhất.
Phần lớn, theo tôi và tôi cũng như thế này, tôi muốn đủ mạnh.
Tôi muốn có sức bền.
Tôi muốn có chút tốc độ, nhưng tôi muốn có khả năng suy nghĩ.
Tôi muốn ti thể của mình cân bằng khắp các hệ thống.
Bạn gái tôi sẽ nói, à, anh là cung Thiên Bình.
Tất nhiên vậy rồi.
Nhưng tôi nói là tôi muốn như vậy vì tôi muốn có thể bám vào nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc sống.
Tôi không muốn trở thành một con người bị teo lại ở một lĩnh vực nhưng lại phát triển quá mức đến mức bất thường ở lĩnh vực khác.
Vậy anh nghĩ gì về những điều này nếu nhìn qua lăng kính của các kết quả mà anh vừa công bố gần đây?
Có phải là một sự đánh đổi không?
Tôi không nghĩ chúng ta biết chính xác, nhưng chúng tôi vừa làm một nghiên cứu chỉ ra rằng có thể có sự đánh đổi giữa các hệ thống khác nhau.
Xin lỗi mấy anh cơ bắp.
Không, tôi đùa thôi.
Tôi thích tập gym lắm, nhưng mà cũng phải đọc sách chứ, biết không?
Chúng tôi kiểm tra giả thuyết rằng nếu bạn có nhiều ty thể hơn trong cơ bắp, thì bạn cũng có nhiều ty thể hơn trong não, tim, gan và da.
Kết quả là không phải như vậy.
Và, anh Andrew, tôi nghĩ anh dường như thu được nhiều sự thỏa mãn và, anh biết đấy, anh sống hết tiềm năng của mình khi anh có thể làm được tất cả những việc đó, đúng không?
Và anh là một người truyền đạt rất giỏi.
Anh là một người tổng hợp rất giỏi.
Cách suy nghĩ của anh là kiểu suy nghĩ tổng hợp đẹp đẽ, có thể đó là điều đã dẫn anh đến công việc anh đang làm bây giờ, đúng, với phần lớn thời gian của anh.
Bởi vì điều đó thực sự khai thác điểm mạnh của anh.
Tôi nghi ngờ là điều đó thực sự kích thích anh về mặt năng lượng.
Tôi thích nó.
Anh thích chứ?
Thích thì nghĩa là gì, đúng không?
Thích là một trạng thái cảm xúc, một trạng thái cảm xúc ảnh hưởng.
Nó là một trạng thái năng lượng.
Chúng ta là những bộ biến đổi năng lượng khác nhau, đúng không?
Ví dụ anh biến đổi năng lượng và anh có khả năng làm những gì anh làm.
Người khác thì có những kỹ năng rất khác, và những tài năng khác.
Tôi nghĩ chúng ta sinh ra mang theo thứ gì đó không hoàn toàn chỉ được mã hóa trong gen của mỗi người.
Có những cặp sinh đôi cùng gen mà lại có năng khiếu và tính cách rất khác nhau, và chúng ta không biết điều đó xuất phát từ đâu.
Rồi chúng ta được nuôi dưỡng, bị lay động và truyền cảm hứng bởi những thứ khác nhau.
Và khi người ta dường như theo đuổi điều đó, có vẻ như điều đó mang lại năng lượng cho họ.
Và điều này nghĩa là gì ở mức sinh học, ở mức ty thể, tôi nghĩ nghiên cứu của chúng tôi đang bắt đầu chỉ ra một hướng nói rằng nếu bạn tham gia vào những việc mang lại mục đích và sự thỏa mãn cho bạn — chúng tôi có một nghiên cứu khác.
Chúng tôi hỏi mọi người, đồng nghiệp ở Chicago hỏi những người trước khi họ chết: họ có bao nhiêu cảm giác mục đích trong cuộc sống? Những mối liên kết xã hội có ý nghĩa đến mức nào, mức độ an lạc ra sao?
Rồi những thứ tiêu cực, trầm cảm, cô đơn, lo âu.
Và mỗi năm họ trả lời các bảng câu hỏi đó.
Vì vậy chúng tôi biết mức độ sâu sắc người ta cảm nhận về bản thân, về cuộc sống, về một quyền lực lớn hơn nào đó.
Rồi họ mất đi, tặng não cho khoa học, chúng tôi lấy một miếng nhỏ của não, và bây giờ chúng tôi đo ty thể.
Và Carolyn Trump, một nhà nghiên cứu làm việc trong nhóm chúng tôi, là một nhà tâm-sinh học chuyên về ty thể thật sự.
Cô ấy đặt câu hỏi về mối liên hệ giữa tâm lý và sinh học của ty thể.
Cô ấy hỏi, liệu có thể là cách mọi người cảm nhận trước khi họ chết liên quan đến ty thể trong não họ, ở vỏ não trước trán bên (DLPFC, dorsolateral prefrontal cortex) không.
Và những gì cô ấy tìm thấy là những người cảm thấy có mục đích hơn trong cuộc sống và cảm thấy gắn kết với người khác và cảm thấy an lạc vì bất cứ điều gì mang lại cho họ sự an lạc,
dường như điều đó đủ để tăng khả năng biến đổi năng lượng của ty thể trong não họ.
Vậy là vì những trải nghiệm mà họ may mắn có được hoặc chủ động vun đắp trong cuộc sống đang thực sự biến đổi ty thể trong não họ chăng?
Có thể, hoặc cũng có thể ngược lại.
Vì lý do nào đó mà chúng ta chưa hiểu, họ có nhiều khả năng biến đổi năng lượng hơn ở ty thể não, và điều đó khiến họ trải nghiệm thế giới một cách tích cực hơn, có mục đích hơn và có ý nghĩa hơn, đúng không?
Các nghiên cứu trên động vật nói rằng có lẽ là cả hai chiều.
Nếu bạn điều chỉnh ty thể trong não chuột, bạn có thể thay đổi hành vi của con vật đó từ nhu mì sang trội hơn, hoặc ngược lại.
Công trình đẹp của Carmen Sande ở EPFL, Thụy Sĩ đã chỉ ra điều này.
Và chiều ngược lại, nếu bạn gây stress mãn tính cho động vật, tước đi của chúng quyền tự do lựa chọn các phương án khác nhau,
thì những căng thẳng mãn tính thực sự làm tổn hại ty thể trong não.
Ở một số vùng não, số lượng ty thể giảm và chúng không biến đổi năng lượng tốt như trước.
Vì vậy có vẻ như ty thể phản ứng với các trạng thái tinh thần của chúng ta, và ty thể trong não chúng ta cũng có thể ảnh hưởng đến các trạng thái tinh thần đó.
Và nếu chúng ta muốn nói về triết lý của chuyện này, suy nghĩ về nguyên nhân của cái gì có lẽ không phải luôn là câu hỏi chính xác cần đặt, nhưng điều đang nổi lên, liên quan đến câu hỏi của anh, là có một mối liên hệ rõ ràng giữa những trải nghiệm chủ quan mà chúng ta có — những trải nghiệm mà chúng ta biết trực tiếp là có ý nghĩa — bởi vì đó là thứ chúng ta tiếp cận chủ yếu: cảm nhận của chúng ta, cách chúng ta trải nghiệm thế giới, bằng cách nào đó có liên quan đến sinh học của các đơn vị biến đổi/ xử lý năng lượng trong não chúng ta.
Và có thể cả trong hệ miễn dịch nữa.
Vì vậy chúng tôi đã làm việc trên tế bào miễn dịch và mô não, và hiện đang phân tích ty thể từ 5.000 mẫu não người.
Đó là 10 loại mẫu não và cơ khác nhau từ 500 người.
Các anh có lịch sử về những người này, về mức độ mục đích, những gì họ đã làm, mức độ thỏa mãn trong cuộc sống của họ không?
Tôi rất vui vì có những nhà sinh học như anh tồn tại.
Tôi chỉ muốn nói vậy, không chỉ vì anh đồng ý làm người truyền thông về y tế công cộng, mà vì thật đáng kinh ngạc biết bao nhiêu điều đã thay đổi trong vài năm gần đây về nhận thức công chúng đối với sinh học và tâm lý học.
Nhưng tôi có cảm giác thật sự rằng với việc bạn làm công việc kiểu như bạn đang làm, chúng ta sẽ không còn chỉ nói về triết lý phương Đông về năng lượng đối lập với, bạn biết đấy, ty thể trong phòng thí nghiệm ở một trường y nào đó, ở một trường y thuộc Ivy League nữa.
Nhưng bạn đang hợp nhất những ý tưởng này với dữ liệu thực tế, và tôi nghĩ điều đó sẽ kết nối những ý tưởng đã cùng tồn tại trong thời gian dài nhưng không nhận ra điều đó.
Và tôi nghĩ nó sẽ biến đổi sức khỏe con người.
Bởi nếu chúng ta nghĩ về bản thân như những sinh vật biến đổi năng lượng, chúng ta sẽ cân nhắc kỹ về nơi mình đầu tư thời gian và năng lượng.
Và cũng vậy, tôi nghĩ chúng ta sẽ bắt đầu lắng nghe cơ thể hơn khi cảm thấy bị “tắt”/bị đóng băng.
Ý nghĩa của điều đó là gì?
Giờ đây chúng ta không thể đáp lại mọi thứ chỉ bằng kiểu, à, nó có cho tôi năng lượng hay không?
Bởi chúng ta cũng phải xây dựng một số mạch (mạch thần kinh/chu trình) để thao tác tốt trong cuộc sống mà có lẽ việc xây dựng những mạch đó hơi bất tiện với chúng ta.
Nhưng đồng thời, tôi nghĩ có nhiều lợi ích từ ý tưởng liệu một điều gì đó có cho tôi năng lượng hay không.
Tôi nghĩ mọi người hay nhầm lẫn giữa kịch tính và ma sát với một số người.
Đó là tiêu hao năng lượng.
Đó không phải là một sự chuyển hóa năng lượng tốt.
Và bây giờ bạn nghe thấy những chuyện này nhiều hơn trong lĩnh vực tâm lý học và mối quan hệ.
Mọi người sẽ nói, ừ, họ không tốt cho hệ thần kinh của tôi.
Thật buồn cười khi khoa học thần kinh bây giờ, bạn biết đấy…
Hoặc tôi cảm thấy thư giãn khi ở bên họ.
Hoặc tôi có thể ngủ cạnh họ rất thoải mái.
Và, bạn biết đấy, ta thường gạt bỏ những điều này như là, ồ, dễ thương đấy. Hơi mê tín.
Không — điều này nghe giống sinh học thực sự nếu được xét qua lăng kính những gì bạn đang nói với chúng tôi về ty thể như những đơn vị biến đổi năng lượng.
Đúng.
Tôi nghĩ mọi thứ bạn vừa nhắc tới không có nhiều ý nghĩa nếu nhìn từ lăng kính sinh học phân tử vốn đã thực sự chi phối y sinh.
Đúng không?
Cách đây nhiều năm, khoảng 50 năm trước, đã có một làn sóng như, ồ, có DNA tồn tại.
Và, bạn biết đấy, protein thì ta có thể giải trình tự.
Ta có thể đo lường các thành phần của một tế bào.
Ta có thể nhìn dưới kính hiển vi.
Ta có thể quét não.
Tất cả những công cụ mà chúng ta đột nhiên có được đó thật thuyết phục, hấp dẫn.
Chúng ta đã xây dựng cả một hệ sinh thái nghiên cứu và khoa học học thuật xoay quanh điều này.
Và tôi nghĩ theo bản chất, khuôn khổ có tính giảm thiểu này đã đẩy sang một bên tâm trí, đúng không?
Tất cả những trải nghiệm chủ quan — à, nó ở trong đầu bạn, hay đại loại vậy — tất cả bị gạt sang một bên.
Vì vậy, trải nghiệm con người là cách trực tiếp nhất để bạn biết liệu nội dung cuộc đời bạn có phù hợp với năng lượng của bạn hay không, đúng không?
Và có phù hợp với những gì quan trọng đối với bạn và điều bạn thực sự quan tâm.
Nên, việc gạt sang một bên — điều mà y học sinh học đã làm — gạt sang một bên tâm trí và tất cả những trải nghiệm chủ quan đó, tôi nghĩ đã gây tổn hại lớn cho việc hiểu nền tảng của sức khỏe.
Và hiểu điều gì cho phép một số người khỏe mạnh trong thời gian rất dài.
Và sống lâu, sống khỏe.
Và sống một cuộc đời cảm thấy trọn vẹn.
Nếu chúng ta nghĩ mình như những cỗ máy phân tử, thì sẽ không thể hiểu được chuyện này.
Rồi ta có nghiên cứu về ý thức, đang cố gắng lý giải quãng phổ đẹp đẽ của trải nghiệm con người này, đúng không?
Từ, chẳng hạn, tôi không thể dậy vào buổi sáng.
Tắm thôi cũng quá khó và tôi thà chết.
Đây là một đầu của phổ.
Và đầu kia là, ôi trời ơi, thế giới thật đẹp.
Tôi biết ơn vô cùng.
Tôi cảm thấy được truyền cảm hứng để làm người tốt và tôi có thể làm điều tốt cho thế giới này.
Rồi mọi thứ ở giữa.
Và bây giờ ta bị bỏ rơi.
Chúng ta không có một khoa học cho điều này.
Chúng ta đã nói đây không phải là khoa học, đúng không?
Đây là tâm lý học, là thứ vớ vẩn.
Và chúng ta không thể tiếp cận điều này bằng khoa học phân tử sinh học.
Và tôi nghĩ điều đó đúng.
Tôi không — tôi không đặt nhiều hy vọng rằng chúng ta sẽ đạt được tiến bộ lớn trong việc nắm bắt đầy đủ bản chất của ý thức,
bản chất của trải nghiệm con người, bản chất của hạnh phúc, của ý nghĩa sống như một con người trọn vẹn sống hết tiềm năng của mình.
Tôi không nghĩ, ở thời điểm này, rằng chúng ta sẽ tìm thấy câu trả lời trong sinh học phân tử.
Nhưng điều tôi nghĩ là một hiểu biết mang tính năng lượng về sự sống và một hiểu biết năng lượng về chính chúng ta, đúng, như một dòng chảy năng lượng, không phải là các phân tử và chuyển hóa hỗ trợ dòng chảy ấy, mà là chính dòng chảy.
Tôi nghĩ đó là một điểm hội tụ.
Dòng chảy năng lượng là mấu chốt kết nối giữa vật chất, bạn biết đấy, chất liệu của sinh học, và trải nghiệm.
Một lần nữa, chúng ta không trải nghiệm năng lượng một cách trực tiếp.
Chúng ta trải nghiệm sự biến đổi năng lượng.
Khi năng lượng chảy qua hệ mạch chuyển hóa mà chúng ta có, chuyển hóa chỉ đơn giản là một mạch năng lượng — electron chuyển động — không phải là electron tự do trong dây đồng, mà là electron từ thức ăn đến oxy qua enzyme, đúng không?
Vì vậy thứ này là một mạch trao đổi chất dựa trên cacbon, một mạch năng lượng.
Và khi năng lượng chảy qua nó, bằng cách nào đó, vì những lý do chúng ta chưa hiểu hết, nó có một cảm giác nào đó.
Và cảm xúc — năng lượng đang chuyển động — những trải nghiệm chủ quan như cảm thấy được truyền cảm hứng và làm điều tốt, hoặc cảm thấy khủng khiếp, muốn chết — tất cả những trạng thái này đều tồn tại và nảy sinh từ sự biến đổi năng lượng.
Năng lượng chính là điểm hội tụ nơi chúng ta có hành vi, mọi thứ chúng ta quan sát trong hình ảnh thần kinh học — ví dụ điện não đồ — khi nhìn vào não, thực ra ta đang nhìn vào các mô hình năng lượng.
Nếu bạn chỉ thay đổi lượng năng lượng chảy vào vùng này hay vùng kia, bạn thay đổi giải phẫu, bạn thay đổi hóa sinh, và rồi điều đó được mã hóa.
Nếu năng lượng chảy theo một cách nào đó hay được mô hình hóa theo một kiểu nhất định, nó sẽ thay đổi cách gen được biểu hiện.
Nó sẽ thay đổi phần biểu sinh của bộ gen vì các chất chuyển hóa và các chất trung gian có mặt.
Tôi muốn nghỉ vài phút nhanh và cảm ơn một trong những nhà tài trợ của chúng ta, Function.
Năm ngoái, tôi trở thành thành viên của Function sau khi tìm kiếm phương pháp toàn diện nhất để xét nghiệm phòng thí nghiệm.
Function cung cấp hơn 100 xét nghiệm tiên tiến cho phép bạn có một bức tranh tổng quan quan trọng về sức khỏe toàn thân.
Bức tranh này cung cấp cho bạn những thông tin về sức khỏe tim mạch, hệ nội tiết, chức năng miễn dịch, mức độ dinh dưỡng và nhiều hơn nữa.
Họ cũng vừa bổ sung các xét nghiệm cho các chất độc như phơi nhiễm BPA từ nhựa độc hại và các xét nghiệm cho PFAS hay còn gọi là “hóa chất mãi mãi”.
Function không chỉ cung cấp xét nghiệm hơn 100 chỉ dấu sinh học quan trọng đối với sức khỏe thể chất và tinh thần,
mà còn phân tích các kết quả này và đưa ra những hiểu biết từ các bác sĩ hàng đầu chuyên về những lĩnh vực liên quan.
Ví dụ, trong một trong những lần xét nghiệm đầu tiên với Function, tôi biết rằng nồng độ thủy ngân trong máu của mình bị cao.
Function không chỉ giúp tôi phát hiện điều đó mà còn đưa ra những gợi ý về cách tốt nhất để giảm mức thủy ngân,
trong đó có việc hạn chế tiêu thụ cá ngừ.
Lúc đó tôi đã ăn rất nhiều cá ngừ.
Đồng thời nỗ lực ăn nhiều rau lá xanh hơn và bổ sung NAC và acetylcysteine,
cả hai đều có thể hỗ trợ sản xuất glutathione và quá trình giải độc.
Và tôi nên nói rằng, sau khi làm xét nghiệm lần hai với Function, cách làm đó đã có hiệu quả.
Xét nghiệm máu toàn diện là vô cùng quan trọng.
Có rất nhiều điều liên quan đến sức khỏe tinh thần và thể chất của bạn chỉ có thể được phát hiện qua xét nghiệm máu.
Vấn đề là xét nghiệm máu luôn rất tốn kém và phức tạp.
Ngược lại, tôi rất ấn tượng bởi sự đơn giản và mức chi phí của Function.
Nó rất phải chăng.
Kết quả là, tôi quyết định tham gia ban cố vấn khoa học của họ,
và tôi rất vui vì họ đang tài trợ cho podcast.
Nếu bạn muốn thử Function, bạn có thể vào functionhealth.com/Huberman.
Hiện Function có danh sách chờ hơn 250.000 người,
nhưng họ đang cung cấp quyền truy cập sớm cho người nghe podcast Huberman.
Một lần nữa, đó là functionhealth.com/Huberman để được truy cập sớm vào Function.
Những gì tôi nghĩ còn thiếu trong toàn cảnh sức khỏe này, thành thật mà nói,
là một người hiểu các mức độ phân tích khác nhau.
Một nhà thần kinh học tuyệt vời hiện đang ở NYU từng nói với tôi rằng một người thực sự có tư duy sâu sắc, mà bạn là người như vậy,
là người hiểu và có thể truyền đạt một điều gì đó ở nhiều mức độ chi tiết khác nhau.
Điều đó rất, rất quan trọng.
Vì vậy tôi rất yên tâm với mọi thứ tôi đang nghe và hướng đi của điều này.
Điều đó đưa chúng ta đến câu hỏi mở đầu của bạn, đó là như, dẫn chúng ta qua ty thể và cách mà nó,
bạn biết đấy, ảnh hưởng đến tế bào, cơ quan và, bạn biết đấy, hành vi.
Tôi nghĩ những gì chúng ta vừa chạm tới ở đây là ty thể như dòng chảy, biến đổi năng lượng.
Và rồi năng lượng đó lan tỏa ra ở cấp độ tế bào.
Có những chất chuyển hóa do ty thể tạo ra.
Dựa trên trạng thái năng lượng của ty thể, sẽ có nhiều hơn, bạn biết đấy, acetyl-CoA và citrate và lactate và alpha-ketoglutarate.
Và đó đều là những dấu ấn phân tử của một trạng thái năng lượng.
Rồi những phân tử đó mang theo “chữ ký” năng lượng từ ty thể đến nhân tế bào.
Và rồi, bùm, chúng được ghi lại dưới dạng epigenome (biểu sinh).
Và bây giờ tế bào, đột nhiên, có gen này bị hạ thấp, tắt đi, hoặc gen kia được bật lên.
Và bây giờ tế bào trở thành một loại tế bào khác.
Bởi vì đã có một thay đổi ở cấp độ năng lượng trong ty thể.
Rồi điều đó lan tỏa ra.
Bây giờ tế bào, bạn biết đấy, cảm nhận môi trường của nó theo một cách nhất định, về mặt năng lượng, đúng không?
Nó bắt đầu từ ty thể, lan ra đến nhân.
Bây giờ nhân có khả năng tổng hợp các protein như cytokine.
Và vậy nên cytokine, trong nhiều phương diện, là chữ ký của một trạng thái năng lượng tiềm ẩn.
Vậy nên cái mà chúng ta gọi là viêm.
Hiểu biết của tôi về viêm là đó là một trạng thái năng lượng.
Và trong nhiều trường hợp, nếu năng lượng không chảy tự do hoặc, bạn biết đấy, với điện trở thấp trong hệ thống,
nếu bạn là một tế bào và hoặc bạn đang hết oxy, đúng, bạn bị thiếu oxy, electron không thể lưu chuyển.
Là một tế bào, bạn có trải nghiệm nguyên thủy giống như những gì bạn đã trải nghiệm trước đó, đúng không?
Bạn không thở.
Bạn như, mình phải hít một hơi nếu không sẽ chết.
Vậy nên nếu bạn là một tế bào và bạn trải nghiệm một phiên bản của điều này, một phiên bản rất nguyên thủy của điều này, bạn cần làm gì đó.
Vậy là bạn kêu cứu.
Bạn kêu cứu.
Bạn kêu cứu sự giúp đỡ.
Và đó là lúc cytokine xuất hiện.
Ừ.
Cytokine là, bạn biết đấy, ngôn ngữ phổ quát của giao tiếp tế bào-tế bào.
Cytokine không phải là chỉ dành cho miễn dịch.
Có một cách cơ bản mà các tế bào phải nói chuyện với nhau.
Giả sử đó là tập các nguyên tắc lặp lại về dòng chảy năng lượng, hãy để chúng ta hơi huyền bí một chút.
Hơi thật huyền bí một chút.
Chúng ta đang ở California.
Bởi vì tôi bắt đầu hiểu rằng điều đó có cơ sở trong sinh học thực thụ.
Ví dụ, người ta đã nghe về “Câu lạc bộ 27”.
Bạn biết đấy, đó là một “câu lạc bộ” mà không ai muốn thuộc về, tức là những nhạc sĩ và nghệ sĩ phi thường dường như có tài năng và cường độ tuyệt vời,
và họ chết ở tuổi 27.
Và, bạn biết đấy, dĩ nhiên có những thứ như âm nhạc và nghệ thuật đôi khi gắn với việc lạm dụng chất kích thích.
Các chất gần như luôn liên quan trong những trường hợp này, Jim Morrison và Jimi Hendrix và Janis Joplin và còn những người khác.
Tôi không biết tất cả họ có nằm trong Câu lạc bộ 27 không, nhưng tôi tin là có.
Và còn những trường hợp khác nữa.
Nhưng ý tưởng rằng những người có “ngọn lửa” cháy rất mạnh, cường độ của họ, sức hấp dẫn sớm, họ có xu hướng chết trẻ.
Và nếu không phải ở 27, thì có rất nhiều ví dụ về điều này.
Nếu bạn xem xét các trường hợp khác nhau này, không phải những người tôi vừa nêu, bạn thường thấy là đã có việc sử dụng amphetamine.
Và bạn sẽ hỏi, à, như, việc dùng amfetamin và cocain thực ra là gì?
Nó tác động vào hệ dopamin và hệ epinephrine (adrenaline).
Đây chắc chắn là thứ để triển khai, giải phóng và chuyển hóa năng lượng.
Những thứ này không phải là chất làm ức chế con người.
Chúng là chất tiếp thêm sinh lực cho con người.
Và như thể, thực sự, có nhiều sức sống hơn được nén vào một khoảng thời gian ngắn hơn và họ chết sớm hơn.
Theo hướng tương tự, một lần tôi trò chuyện với một người mà tôi hiểu là một thần đồng.
Và có lúc anh ấy dừng tôi lại và nói, không, từng là thần đồng.
Tôi nghĩ, được rồi, chúng ta đang khá chi tiết ở đây.
Nhưng tôi đã đi đọc về các thần đồng.
Bạn biết đấy, bạn không gặp nhiều người trưởng thành thông minh mà càng lúc càng thông minh hơn suốt đời.
Nói cách khác, thần đồng cuối cùng cũng đạt đến điểm bão hòa.
Họ chỉ đến đó sớm hơn một chút.
Và trong một số trường hợp, sớm hơn rất nhiều.
Bạn có từng nghe về ai đó tốt nghiệp trường y khi 16 tuổi rồi sau đó trở thành bác sĩ giỏi nhất trong lĩnh vực của họ, tiếp tục tỏa sáng vào tuổi 70, 80 không?
Không.
Mọi người rồi sẽ theo kịp.
Mọi người theo kịp các thần đồng.
Vì vậy có ý tưởng rằng, có lẽ, việc phân bổ năng lượng khi nó được hướng rất cụ thể theo thời gian và không gian tới một số mạch nhất định của cơ thể sẽ cho thấy những kỳ tích.
Và chúng ta sẽ thốt lên, ôi.
Nhưng rồi điều đó không tiếp diễn mãi mãi.
Tôi sẽ đưa điều này quay lại với khái niệm trường thọ ngay sau đây.
Nhưng tôi rất muốn nghe ý kiến của bạn về chuyện đó.
Và rồi tôi muốn nói về những việc tất cả chúng ta có thể làm để giữ nguồn dự trữ ty thể đủ cao để chúng ta có thể phân bổ nó theo nhiều hướng khác nhau.
Nhưng tôi chỉ tò mò muốn biết suy nghĩ của bạn về những người dường như — ngọn lửa của họ cháy rất sáng rồi tắt sớm.
Và các thần đồng dường như tập trung toàn bộ năng lượng của họ và làm những điều phi thường.
Và chúng ta rất thích thú với chuyện, ví dụ, bác sĩ 16 tuổi kia hay người tốt nghiệp luật thi bar lúc 17 tuổi gì đó.
Rồi nhìn lại sau này họ làm nhiều việc thú vị.
Nhưng họ không còn phi thường về sau.
Mọi người bắt kịp.
Có một phép tương đồng trong sinh học, đó là cách các loài khác nhau phát triển nhanh hơn.
Rồi chúng đạt tuổi sinh sản nhanh hơn.
Và rồi chúng chết sớm hơn.
Sớm hơn nhiều.
Ví dụ như chuột.
Chúng sống khoảng hai đến ba năm và phát triển rất nhanh.
Mọi thứ đều bị tăng tốc.
Và có hai bài báo rất hay, một đăng trên Nature, một đăng trên Science, trong cùng một tháng năm 2023, mà tôi nghĩ làm sáng tỏ điều này.
Họ hỏi, điều gì kiểm soát nhịp điệu phát triển ở chuột và ở người?
Vì vậy họ lấy tế bào chuột, tế bào người, tế bào gốc, bỏ vào đĩa, rồi quan sát nhịp phát triển.
Và họ thấy rằng, như những người khác đã thấy trước đó, tế bào chuột — đến từ một loài phát triển, lớn lên và chết trong ba năm — so với tế bào người — của một sinh vật phát triển, lớn lên và chết trong khoảng 80 năm — có tốc độ phát triển rất khác nhau.
Rồi họ hỏi, khác biệt giữa hai cái đó là gì?
Điều gì kiểm soát tốc độ phát triển?
Và họ thấy yếu tố chính của chuyện này, và họ làm các thí nghiệm nơi bạn có thể tăng tốc hoặc giảm tốc độ phát triển bằng cách điều chỉnh chuyển hóa ty thể.
Và khi bạn nói chuyển hóa ty thể, có công bằng nếu quay lại ẩn dụ mã Morse, nơi những loài phát triển nhanh và chết sớm giống như một sự biến đổi năng lượng nhanh hơn không?
Chính xác.
Và điều đó được điều hòa bởi NAD.
Tôi nghĩ vài người nghe biết về NAD.
Vì vậy, NAD dường như là một núm vặn cho tốc độ mà năng lượng được chuyển hóa.
Thật thú vị.
Từ lâu rồi tôi đã bực bội vì tất cả các cuộc thảo luận trong lĩnh vực trường thọ đều không thừa nhận — trước hết tôi là nhà nghiên cứu thần kinh phát triển — rằng giai đoạn phát triển là giai đoạn lão hóa nhanh nhất từng có.
Nhìn một đứa trẻ lúc một tuổi so với lúc ba tuổi.
Đó là rất nhiều lão hóa.
Chúng ta không nghĩ đó là lão hóa vì họ chưa đạt đỉnh về sinh lực và trưởng thành.
Nhìn ai đó trước và sau tuổi dậy thì.
Đầu tiên, hoàn toàn là một sinh vật khác, của bất kỳ loài nào, phải không?
Con người khác hẳn.
Tính cách khác hẳn.
Nhanh hơn nhiều, nhưng có lẽ đây là tốc độ lão hóa nhanh nhất mà chúng ta từng trải qua.
Vì vậy, tôi có một lý thuyết mà tôi rất muốn có người thử nghiệm.
Có thể phòng thí nghiệm của bạn có thể làm điều này.
Nếu bạn nhìn tốc độ mà người ta có được các đặc điểm sinh dục thứ cấp trong quá trình dậy thì, thường thì họ xuất hiện một hoặc vài cái cùng trong một giai đoạn rồi tiếp tục.
Thời gian mà việc xuất hiện các đặc điểm sinh dục thứ cấp tiếp diễn về cơ bản chính là một thước đo độ dài của dậy thì vì nó phản ánh một loạt thay đổi ở vùng hạ đồi.
Chúng ta biết điều đó.
Và những thay đổi đó lan ra tới cơ thể, tới hormone, v.v.
Tôi biết mấy đứa ở trung học cơ sở mà đi đâu mấy tháng hè, rồi về và có một đứa trong đội bóng của tôi — tôi nghĩ, đó là một người đàn ông trưởng thành.
Nó có râu.
Nhưng tôi sẽ không nêu tên, và nó rất cơ bắp và gọn gàng và thường ghi khoảng chín bàn mỗi lần nó chơi ở giải cao hơn.
Tôi thấy nó khi ở độ tuổi 30 và tôi nghĩ, wow.
Nó – và không phải tôi ghen tỵ hay bực mình gì cả, tôi thực sự thích nó như một con người.
Tôi thấy là, ôi, nó trông như 45.
Nó già đi nhiều hơn.
Rồi tôi biết những người khác trưởng thành chậm hơn.
Chắc chắn các yếu tố lối sống cũng ảnh hưởng.
Nhưng họ phát triển theo cách mà khi là người lớn bạn nghĩ, wow, họ thật sự chăm sóc bản thân rất tốt.
Nhưng điều đó nói lên ý tưởng rằng, trước hết, có thể tốc độ mà một người đi qua dậy thì có thể dự đoán tuổi thọ, cộng trừ với một vài yếu tố lối sống.
Vậy, anh/chị nghĩ gì về điều đó?
Có thể chứ?
Mình nghĩ là có thể.
Và có dữ liệu khá tốt về tiêu hao năng lượng.
Cơ thể đang đốt bao nhiêu năng lượng để trải qua những gì nó đang trải qua?
Và, một lần nữa, trong sinh học không có gì là miễn phí.
Đó là một trong những định luật năng lượng cơ bản của sự sống.
Mọi thứ đều tiêu tốn năng lượng.
Trong quá trình phát triển, khi em bé mới sinh ra, chúng hơi có trao đổi chất thấp.
Chúng không đốt năng lượng nhiều như người lớn tính theo mỗi kg hay pound trọng lượng cơ thể.
Nhưng rồi chỉ trong khoảng một năm, bạn thấy sự gia tăng mạnh mẽ về tiêu hao năng lượng.
Và nó đạt đỉnh vào khoảng năm tuổi khi trẻ phát triển rất nhanh.
Con trai tôi sáu tuổi.
Nó học rất nhiều thứ, luôn thay đổi.
Vì vậy, tiêu hao năng lượng đạt đỉnh vào khoảng thời gian này.
Rồi đến 10, 15 tuổi, nó giảm xuống.
Và đến khoảng 21 tuổi thì tương đương người lớn.
Rồi gần như ổn định suốt phần còn lại của tuổi trưởng thành.
Rồi vào khoảng 70 tuổi, bạn bắt đầu thấy sự suy giảm này.
Không đúng khi nói trao đổi chất chậm lại theo tuổi tác.
Ý là, đúng là nếu ta không giữ cơ bắp và vận động, v.v., thì…
Đúng.
Tập thể dục, nhiều phần chỉ là thở.
Đưa oxy đến ty thể của bạn.
Một người bạn tôi, người giữ hình thể rất tốt, từng nói với tôi — tôi hỏi chế độ tập luyện của anh ấy là gì?
Anh ấy ngoài 60 nhưng rất khỏe.
Anh ấy nói: Tôi đảm bảo làm điều gì đó mỗi ngày khiến tôi thở mạnh trong một giờ.
Tôi hỏi: nếu bị kẹt trên máy bay thì sao?
Anh ấy bảo: tôi thở mạnh trong một giờ.
Anh ấy từng là SEAL, nên hơi cực đoan một chút.
Nhưng anh ấy có ý đúng.
Quan trọng là, theo bài báo đăng trên Science vài năm trước, trao đổi chất cơ bản không thay đổi nhiều khi ta già đi.
Chúng ta nghĩ là ôi, trao đổi chất của mình chậm lại. Không phải vậy.
Một khi bạn vào tuổi trưởng thành, khoảng 20s, trao đổi chất của bạn hầu như không thay đổi nhiều, như bạn đã chỉ ra, cho đến tận khoảng 80 tuổi.
Tùy bạn nhìn trao đổi chất ở cấp độ nào.
Nếu nhìn ở cấp tế bào thì…
Mình đang nói đến nhu cầu calo cơ bản.
Bạn nên tiêu thụ bao nhiêu năng lượng để duy trì cơ thể —
Trừ đi — tỷ lệ trao đổi chất cơ bản. Tức là trừ phần do chạy bộ, tập tạ, v.v.
Dĩ nhiên tập tạ có thể tăng cơ, điều này làm tăng tỷ lệ trao đổi chất cơ bản của bạn.
Nhưng ý tưởng rằng ôi, trao đổi chất của tôi chậm lại khi tôi già là hoàn toàn sai.
Mọi người đã lợi dụng ý đó để bào chữa — họ ăn quá nhiều.
Trong hầu hết trường hợp, họ tiêu thụ quá nhiều năng lượng.
Chúng tôi đã phát triển một mô hình gọi là mô hình bảo tồn năng lượng, mô hình bảo tồn năng lượng não–cơ thể về lão hóa, gọi tắt là mô hình BEC.
Bạn có thể đi sâu vào chuyện này.
Nhưng mình nghĩ có những thay đổi đáng kể xảy ra ở một số tế bào.
Khi tế bào già đi, chúng thực sự bắt đầu đốt năng lượng nhanh hơn.
Khi tế bào trở nên lão hóa (senescent), chúng đốt năng lượng nhanh hơn.
Rồi chúng gửi tín hiệu: tôi đang gặp khó khăn về năng lượng.
Và mình nghĩ đó chính là viêm.
Có một số tế bào — không phải tất cả — trong cơ thể, chúng hơi quá sức.
Chúng trở nên lão hóa và bắt đầu phát ra tín hiệu.
Những tín hiệu đó giống với tín hiệu mà chúng ta giải phóng khi có hành vi ốm yếu.
Nếu hệ miễn dịch đang thực sự gặp khó khăn về năng lượng vì cố gắng chống lại một virus, nó sẽ gửi những cytokine giống vậy.
Và khi các cytokine đó tới não, não sẽ phản ứng: ôi không, ngân sách năng lượng đang bị đe dọa.
Vậy thì hãy tiết kiệm năng lượng.
Rồi bạn trở nên thờ ơ, uể oải.
Bạn thấy lạnh.
Cơ bắp co lại, teo đi.
Tất cả đó đều là những chiến lược tiết kiệm năng lượng phù hợp khi đối phó với nhiễm virus, đúng không?
Điều tương tự dường như xảy ra chậm rãi khi bạn già nếu có những tế bào phát ra các tín hiệu đó.
Nhưng nếu bạn tập thể dục, không ăn quá nhiều và thỉnh thoảng cảm thấy đói, ví dụ như thông qua nhịn ăn gián đoạn,
bạn có thể làm mất những tín hiệu căng thẳng về năng lượng đó.
Và bạn có thể làm cơ thể hoạt động hiệu quả hơn.
Mình nghĩ một lợi ích đáng kể của tập luyện là cải thiện hiệu quả sử dụng năng lượng.
Và như vậy bạn có thể chống lại viêm.
Thực ra, điều này là bạn đang nâng cao khả năng chịu đựng năng lượng của cơ thể, ổn định những tế bào đang chật vật.
Và khi đó bạn sẽ không còn cảm thấy như sắp cạn kiệt năng lượng nữa.
Vì vậy, mình nghĩ đây là vấn đề nhận thức.
Vì thế, giờ mình sẽ hình dung một trong những lý do khiến chúng ta “cảm thấy” ít năng lượng hơn khi già đi là do viêm trong cơ thể khiến nhiều năng lượng hơn được phân bổ cho những tế bào ở vùng viêm, và chúng tiêu thụ nhiều năng lượng hơn.
Vậy nên bằng cách giảm viêm, bạn có nhiều năng lượng hơn để phân bổ cho những việc khác. Đúng chứ?
Hiểu rồi.
Và điều này rất khác so với chuyện chúng ta nói lúc đầu khi mình kể là thầy hướng dẫn hỏi: tại sao chúng ta ít năng lượng hơn?
Mình chỉ tưởng là do ty thể bị hao mòn.
Vậy nên điều này tạo ra một kiểu căng thẳng động học, và điều đó rất thực tế với mình và với mọi người.
Ví dụ, mình có thể chạy nhiều hơn để tăng số lượng ty thể trong cơ thể.
Mình có thể ngủ nhiều hơn một chút để bù cho viêm do chạy gây ra, nhưng cuối cùng mình đang chơi một trò cân đối.
Mình phải lập ngân sách.
Mình sẽ tập nhiều hơn để có nhiều ty thể hơn, để não và cơ thể có nhiều năng lượng hơn?
Nhưng mình cũng sẽ gây ra một ít viêm khi tập, và điều đó cũng sẽ ngốn kha khá năng lượng.
Nó giống như thời gian hay tiền bạc hay bất cứ thứ gì khác.
Bạn không thể làm mọi thứ.
Vì vậy, quan điểm của mình luôn là, và mình nghĩ sẽ giữ như vậy: tập tạ 3 ngày một tuần, cardio 3 ngày một tuần, nghỉ hoàn toàn 1 ngày một tuần.
Làm những thứ khác như xông hơi và tắm lạnh tuỳ bạn thấy phù hợp, nhưng phải chắc chắn rằng bạn ngủ được 6–8 tiếng mỗi đêm. Tôi đã duy trì việc đó khá nghiêm túc từ lâu. Và cố gắng đừng tiêu hao năng lượng vào những chuyện drama hay những thứ làm tê liệt đầu óc, và chắc chắn đừng dùng các chất khiến cơ thể tiêu hao năng lượng quá mức. Tôi có uống nhiều caffein, nhưng những chất kích thích theo đơn mà nhiều người phụ thuộc, ví dụ như — tôi cứ gọi thẳng tên — modafinil. Tôi đã dùng nó một lần khi thiếu ngủ. Bạn cảm thấy như đã ngủ tám tiếng, nhưng thực ra bạn đang vay mượn năng lượng từ đâu đó. Và vấn đề không chỉ là cú sụp về sau; còn là các tác động lâu dài của việc này. Và tôi nghĩ đó là lý do tại sao những người dùng amphetamine, cocaine và những chất kích thích tương tự thường, đúng là, tử vong do suy tim. Điều đó thực ra rất phổ biến ở những người từng dùng cocaine. Chúng ta sẽ nói về điều này, nhưng cứ thành thật mà nói: bạn đang vay nợ năng lượng từ tương lai.
Và vì thế tôi rất ủng hộ mọi người tập thể dục nhiều hơn, ăn uống tốt hơn, v.v. Nhưng đến một lúc nào đó, bạn cũng làm tăng viêm theo cách đó. Viêm — khi tôi nhìn nhận lại — đã hoàn toàn thay đổi góc nhìn của tôi về nó. Viêm là một tín hiệu năng lượng. Nếu có cytokine trong máu bạn, có nghĩa là ở đâu đó trong cơ thể bạn — và điều này không đúng với tất cả các cytokine, nhưng với những cytokine chính mà ta thường nghĩ đến, như IL-6 (interleukin-6) — nó được tiết ra bởi cơ, nhưng không phải trong lúc đang tập. Bạn chạy, đúng không? Giả sử bạn chạy mạnh một giờ, hai giờ. IL-6 không tăng lên trong khi chạy. Chính khi bạn dừng lại, bùm, bạn có một nhát tăng IL-6 rất rõ. Và bạn hỏi đó là gì. IL-6 là một cytokine, tức là một hệ thống tín hiệu tế bào. Rồi IL-6 đi đến mô mỡ và nói: chúng ta cần năng lượng. Phân giải lipid, giải phóng các chất béo dự trữ trong mỡ vào máu, bởi vì gan cần chúng để tạo đường. IL-6 cũng đi đến gan và bảo gan hãy tạo glucose vì cơ đang kiệt năng lượng. Và nhát IL-6 sau khi tập mạnh đặc biệt mạnh nếu bạn bị cạn glycogen — tức là cơ hết dự trữ nội bào — như sau khi tập sức bền, chạy nước rút hay tập cường độ cao. Vì vậy IL-6 là tín hiệu để huy động năng lượng. Đó là cách cơ báo cho phần còn lại của cơ thể: tôi sắp hết năng lượng, giúp với. Rồi nó huy động mỡ, huy động gan, và gửi tín hiệu lên não. Não cũng có thụ thể IL-6. Nó nói: mày sẽ thấy tồi tệ. Mệt mỏi. Mất sức sống, ít nhất là một lúc. Nghỉ ngơi. Như Arnold đã nói, bạn trở nên mạnh hơn, tạo thêm ty thể, và bạn trở nên khỏe hơn không phải trong lúc tập mà là trong giai đoạn nghỉ.
Vì vậy, ngủ 6–8 tiếng là điều chắc chắn nên làm. Còn về các chất kích thích như caffein và các chất khác, bản chất của chúng là ngăn bạn cảm nhận được căng thẳng năng lượng. Nếu năng lượng không lưu thông đúng trong cơ thể và bạn nên ngủ để giảm kiểu “kháng cự năng lượng” đó, thì các chất kích thích sẽ khiến bạn mù trước những tín hiệu ấy. Và hiện có những thử nghiệm lâm sàng, mà tôi nghĩ tiềm ẩn nguy cơ, đang phát triển những thuốc dựa trên kháng thể để ngăn não nhận các tín hiệu căng thẳng năng lượng trong cơ thể. Nhưng ý tưởng đó nghe thật tồi tệ. Nếu bạn nghĩ giản lược và coi cơ thể như một cỗ máy phân tử, thì đây là chuyện xảy ra khi người ta bị ung thư: GDF-15 — tức growth differentiation factor 15 — là một protein, một cytokine. Nó được tế bào tiết ra khi năng lượng không thể lưu thông đúng trong ty thể. Nếu tế bào tiêu thụ năng lượng nhanh hơn mức nó có thể duy trì, nó sẽ bắt đầu tiết GDF-15. Những người ung thư cuối cùng phát triển suy mòn (cachexia), cơ bắp bị “tan chảy”, thường có GDF-15 rất cao. Và theo những gì chúng ta biết, hoặc theo nhận định chung của cộng đồng, nơi duy nhất có thụ thể cho GDF-15 là trong não. Nhưng não không tạo ra GDF-15; GDF-15 được mọi cơ quan khác trong cơ thể tạo ra, kể cả các khối u. Kết quả là những người có GDF-15 rất cao cảm thấy rất tệ. Nếu bạn tiêm GDF-15 vào động vật để hỏi nó gây ra gì, thì động vật thực sự nôn mửa. Nó gây ra phản ứng ác cảm; thuật ngữ chuyên môn là “visceral malaise” — cảm giác khó chịu vùng nội tạng. Nói chung là bạn thấy rất tệ.
Chúng ta biết GDF-15 còn là tác nhân kích hoạt ốm nghén trong thai kỳ. Đó là lý do nhiều phụ nữ bị nôn nghén dữ dội (hyperemesis gravidarum, HG) — vô cùng khủng khiếp — nhiều người trong số họ muốn bỏ thai vì quá đau khổ. Nếu GDF-15 tăng lên đến cả chục nghìn lần, chẳng có nhiều hormone nào tăng mạnh như vậy. Trong thai kỳ, nhau thai có thể tiết GDF-15 để báo cho người mẹ: bình tĩnh, phân bổ lại năng lượng; bạn đang nuôi một sinh thể tốn rất nhiều năng lượng. Vậy chúng ta biết GDF-15 làm điều đó. Và giờ các công ty dược đã cố gắng nói: được rồi, hãy chặn tín hiệu GDF-15 để người ta không cảm thấy tồi tệ. Có một thử nghiệm như vậy được công bố trên New England Journal năm ngoái.
Và họ cho thấy, như mong đợi, nếu bạn chặn GDF-15 bằng một kháng thể đơn dòng, người ta sẽ không cảm thấy tệ đến vậy.
Và họ ăn nhiều hơn một chút và không giảm cân nhiều bằng, đúng không?
Vì vậy, về cơ bản nếu bạn bị ốm nằm viện, bạn có ung thư, bạn đang hóa trị, bạn không muốn ăn, đúng không?
Về mặt năng lượng, tôi nghi ngờ đó là phản ứng đúng vì bạn tiết kiệm được 10–15% ngân sách năng lượng, phân bổ lại cho các quá trình lành bệnh, hệ miễn dịch, bất cứ thứ gì cơ thể cần để vượt qua thử thách đó.
Giờ bạn loại bỏ tín hiệu đó gửi đến não.
Vì vậy, thực tế họ không giảm nhiều cân như trước.
Thế là thử nghiệm đó nói là thành công.
Nhưng nếu bạn xem kỹ phần chữ nhỏ và bảng báo cáo tử vong, tỉ lệ tử vong gấp đôi ở những người nhận thuốc.
Thử nghiệm đó không được thiết kế có đủ công suất để phát hiện tử vong như một kết cục chính.
Nó được thiết kế, bạn biết đấy, để phát hiện thay đổi về cân nặng.
Nên đó không phải là phát hiện chính.
Nhưng nếu điều này là thật, bạn ngăn người ta giảm cân và họ cảm thấy bớt buồn nôn hơn một chút.
Nhưng số người chết lại nhiều gấp đôi trong thử nghiệm đó.
Bởi vì cơ thể thông minh và nó biết không phân bổ năng lượng cho việc ăn uống trong những điều kiện bình thường.
—Cho ăn ư?
—Chà, không có gì là bình thường trong điều kiện hóa trị, nhưng tôi nghĩ bạn hiểu ý tôi.
Ý là trực giác của cơ thể rằng không ăn là khôn ngoan hơn bất kỳ thủ thuật phân tử nào nhằm vượt qua tín hiệu đó để làm bạn cảm thấy đói.
Và bạn sẽ nghĩ, à, họ được nuôi dưỡng hơn, họ nên sống nhiều hơn.
Tôi nghĩ bạn sẽ nói với tôi rằng nhiều người sống hơn.
Bạn đang nói với tôi có gấp đôi người chết.
Gần đây còn có một thử nghiệm lớn khác về suy tim dùng loại kháng thể này để chặn — bởi vì khi tim gặp khó khăn, giãn cơ tim hay suy tim sung huyết, về mặt năng lượng thì tim phải hoạt động rất vất vả khi đẩy máu chống lại huyết áp cao hoặc khi tim suy, đúng không?
Vì vậy tim đang bị áp lực năng lượng vào thời điểm đó.
GDF-15 tăng vọt.
Nên bây giờ trong chuyên ngành tim mạch, người ta biết GDF-15 là một dấu ấn rất tốt của suy tim.
Và suy nghĩ — tôi nghĩ cách chúng tôi nghĩ về GDF-15 theo khía cạnh năng lượng hơi khác so với phần còn lại của lĩnh vực.
Người ta nhìn GDF-15 như một dấu ấn của viêm.
Rồi có thể nghĩ đó là liên quan đến miễn dịch — tôi nghĩ đó là dấu hiệu của căng thẳng năng lượng.
Trái tim đang kêu cứu và cố gắng phần nào làm dịu hệ thống còn lại bằng cách phát tín hiệu lên não.
Hóa ra nhiều người hơn phát triển suy tim và các biến cố bất lợi khi dùng thuốc.
Nên họ phải dừng thử nghiệm.
Nơi mà bạn chặn GDF-15.
Vâng.
Nếu bạn chặn —
Đây là mối nguy của việc nghĩ mọi thứ chỉ ở cấp phân tử, mọi thứ chỉ bằng thụ thể và ligand, kiểu như những thứ cắm vào — có thể người ta không biết.
Ligand là những chất gắn vào thụ thể và kích hoạt chúng.
Ý tôi là, tôi rất yêu sinh học và y học hiện đại.
Có rất nhiều điều tuyệt vời, đúng vậy.
Nhưng các tác động hệ thống thì không thể dự đoán.
Chắc đó là lý do người ta tiến hành các thử nghiệm này.
Tôi có một câu hỏi liên quan đến điều này, đó là một chủ đề lớn trong công việc của ông, về stress.
Chắc mọi người bây giờ đang thắc mắc.
Hãy kể về việc tóc bạc đảo ngược.
Vậy hãy bắt đầu với điều đó.
Chúng ta hãy giải quyết nó.
Tôi sẽ nói, bất chấp một số lý thuyết, dù chẳng ai quan tâm lắm, tôi chưa bao giờ nhuộm tóc trên đầu.
Tôi có vài sợi bạc, nhưng số lượng chúng tăng giảm theo lượng ngủ tôi có.
Cũng khá thú vị, có lẽ vậy.
Nhưng râu tôi thì bạc, đúng vậy?
Và tôi nói thật, tôi không chắc tất cả tóc bạc đều có thể đảo ngược chỉ bằng giảm stress.
Nhưng tôi cũng không nhuộm tóc hay râu, nên tôi là một thí nghiệm tự nhiên trong chuyện này.
Thế vấn đề là gì?
Mọi người có thể đảo ngược bạc tóc bằng cách giảm stress không?
Mọi người có thể làm tóc bạc nhanh hơn bằng việc tăng stress không?
Khả năng cả hai đều đúng, vâng.
Ok.
Và tôi nghĩ điều chúng tôi khám phá là tóc bạc, ít nhất là tạm thời, có thể đảo ngược.
Và điều này gây ngạc nhiên vì nó đi ngược lại quan niệm rằng lão hóa là một quá trình tuyến tính diễn ra theo thời gian bất kể bạn làm gì.
Ở đây chúng ta nên biết một dấu hiệu của lão hóa là mất sắc tố, mất màu ở râu và tóc.
Đó là điều xảy ra với hầu như mọi người, nhưng ở các giai đoạn khác nhau của cuộc đời.
Và rồi trên cùng một người — và lý do chúng tôi đi sâu vào chuyện này là vì đây giống như thí nghiệm hoàn hảo.
Bạn có khoảng 100.000 sợi tóc trên đầu.
Mỗi sợi tóc có cùng một bộ gen.
Chúng đều giống hệt nhau về di truyền, đúng không?
Và tất cả đều tiếp xúc với cùng chế độ tập luyện, cùng thức ăn, cùng mức độ stress.
Vậy tại sao vài sợi bạc khi bạn ở cuối tuổi 30, rồi vài sợi khác bạc khi bạn đến tuổi 80?
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra?
Tôi nghĩ nếu chúng tôi có thể giải được điều này, cơ sở cho sự dị biệt, tức là sự khác biệt từng sợi tóc, có thể giúp hiểu vì sao mỗi người lão hóa với tốc độ khác nhau.
Bởi vì rõ ràng không quá 10% độ dài cuộc sống của bạn là do di truyền.
Các nghiên cứu tốt nhất đặt con số này vào khoảng 7%.
Khoảng 7% tuổi thọ có thể phụ thuộc vào di truyền, còn khoảng 90% là không.
Là các yếu tố lối sống.
Lối sống, bạn biết đấy, thực phẩm, các phơi nhiễm, bất cứ thứ gì không phải di truyền.
Mọi người sẽ thấy an ủi bởi những con số đó.
Vâng, tôi nghĩ đó là những con số rất mạnh mẽ, và chúng làm tôi ngạc nhiên vì tôi đã học, trong quá trình đào tạo, rằng phần lớn độ dài cuộc sống là do bố mẹ bạn.
Và tôi nghĩ đây là di sản tư tưởng.
Đó là giáo điều.
Không phải dựa trên khoa học.
Là giáo điều từ thời kỳ Dự án Bộ gen Người.
Giống như hồi thập niên 90, chúng tôi hy vọng sẽ tìm ra gen gây ung thư, gen gây suy tim, gen gây Alzheimer, gen gây tâm thần phân liệt.
Rồi bộ gen người được giải trình tự, năm 2001.
Rồi có khoảng 10, 20 năm GWAS, các nghiên cứu liên kết toàn bộ bộ gen, cố tìm những người mắc bệnh này và xem họ có gen gì mà người khác không có, đúng không?
Những nghiên cứu quy mô lớn đó.
Và nếu Dự án Bộ gen Người và việc tìm kiếm các gen gây bệnh cho những bệnh mãn tính phổ biến được thực hiện như một thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng, thì nó đã thất bại ở tiêu chí chính.
Tôi nghĩ nếu thực sự nhìn nhận, giả thuyết đó sai.
Nó là một giả thuyết hữu ích, như nhiều giả thuyết khác.
Nó đã dẫn dắt chúng ta học hỏi rất nhiều.
Và việc giải trình tự bộ gen người đã là một động lực lớn cho tiến bộ trong khoa học y sinh.
Nhưng nó đã thất bại trong việc giải mã những bí ẩn lớn về tại sao chúng ta bị bệnh, khi nào chúng ta bị bệnh.
Không có gen nào sẽ cho bạn biết điều đó.
Tôi nghĩ Dự án Bộ gen Người, giống như nhiều thứ khác — bản đồ kết nối não (connectome), proteôm, inflammatomes — là cần thiết nhưng không đủ.
Đúng vậy.
Chúng ta cần thông tin đó, nhưng chỉ riêng nó không đủ để chứng minh điều gì ngoài việc nó là một thí nghiệm sinh ra giả thuyết.
Tôi biết điều này vì tôi đã ngồi trong các hội đồng xét duyệt tài trợ một thời gian dài, và bạn nhìn vào những nghiên cứu tuyệt vời ấy, kiểu như chúng ta sẽ đo khác biệt giữa tế bào ung thư này và tế bào ung thư kia, và thật tuyệt, nhưng thông tin thu được là cần thiết, nhưng không kết luận được điều gì.
Nhưng đó là công việc tốt.
Vâng, nó tốt.
Tất nhiên là tốt.
Có rất nhiều khoa học chất lượng cao đang diễn ra.
Nhưng tôi nghĩ nói chung, khoa học học thuật phần nào đã mất phương hướng so với mục đích cốt lõi của nó.
Và bây giờ chúng ta có một hệ thống khuyến khích, và có nhiều lực lượng trong các quy trình hành chính đang vận hành mà không phục vụ góc nhìn chính, tức là—
Chà, bây giờ mọi thứ đang được chỉnh sửa lại, nên tốt hay xấu thì nó đang được chỉnh sửa.
Vậy nên tôi hiểu ý bạn.
Tôi ấm lòng vì dù bố mẹ tôi vẫn còn sống và đang khỏe, cảm ơn trời, chỉ có 7% tuổi thọ là do gen quyết định.
Vậy nếu bố mẹ bạn sống lâu, điều đó cũng có nghĩa là việc duy trì, chăm sóc vẫn quan trọng, nhưng những gì bạn làm mới là then chốt.
Về phần, nhìn này, tóc bạc không phải là vấn đề quan trọng nhất.
Mọi người có thể nhuộm tóc nếu họ muốn.
Mọi người có thể cạo đầu nếu họ rụng tóc.
Có nhiều cách để vượt qua vấn đề lớn là tóc bạc, nhưng tôi nghĩ điều nó minh họa thì rất thú vị.
Rằng có tính dẻo/linh hoạt.
Ừ, vậy bạn có thể giải thích kết quả chứ?
Khi chúng tôi bắt đầu nghĩ về chuyện này, chúng tôi nghĩ, nếu chúng tôi tìm những sợi tóc mà cùng một sợi tóc có hai màu thì sao?
Bạn có một đoạn tóc mang màu sẫm rồi sau đó một đoạn trắng.
Và nếu bạn có thể tìm một sợi tóc mà phần ngọn tối, tức là phần đầu sợi tóc, trước kia nằm trong cơ thể.
Ừ.
Nó giống như vòng tuổi của cây vậy, đúng không?
Nếu bạn chặt một cây và nhìn vào vòng tuổi, bạn về cơ bản có thể quay ngược thời gian và nói, à, 20 năm trước có một đám cháy ở đây, và 45 năm trước có hạn hán nên vòng cây trông khác đi.
Và vậy là có thông tin được mã hóa trong cấu trúc.
Vì vậy chúng ta tất cả đi lại với một cái ghi chép phân tử, như một dòng thời gian vật lý của lịch sử sinh học của mình.
Bởi vì—
Căng thẳng, thư giãn, mối quan hệ tốt, mối quan hệ xấu.
Ừ.
Và tóc mọc khoảng—
Viết đơn xin tài trợ sau đơn tài trợ.
Ừ.
Đó thực ra là một phần dữ liệu cho nghiên cứu đó.
Tôi là một trong những người tham gia ban đầu vì chúng tôi trở nên quan tâm chuyện này.
Chúng tôi tìm thấy những sợi tóc hai màu, hai sắc.
Phần ngọn sẫm và phần gốc trắng.
Rồi chúng tôi nghĩ, ôi, nếu chúng tôi có thể xác định được điểm chuyển màu trên sợi tóc.
Và nếu bạn đo nó và biết tóc mọc nhanh thế nào, thì bạn có thể nói, được rồi, hai tháng rưỡi trước, đúng không?
Và bạn có thể nhìn vào lịch và nói khoảng thời điểm này, sợi tóc này đã chuyển từ tối sang trắng.
Chuyện gì đã xảy ra trong đời người này?
Đó là ý tưởng.
Rồi hồi đó bạn tôi đi vào phòng tắm và mang ra một sợi tóc dài lắm.
Và bạn có thể thấy rõ ràng cùng một sợi tóc hai màu khác nhau.
Kiểu, chết tiệt, lão hóa.
Tóc bạc có tính dẻo ở đây.
Rồi chúng tôi tìm được những sợi tóc mà tóc trắng rồi lại tối trở lại.
Và điều này hơi khó hiểu.
Rồi chúng tôi có một người tham gia mang một sợi tóc, một phụ nữ trẻ người châu Á, tóc cô ấy rất đẹp.
Cô ấy có mái tóc rất đen.
Rễ tóc thì tối, rồi có một đoạn khoảng hai centimet, gần một inch, màu trắng.
Rồi phần còn lại của tóc lại tối.
Điều gì đã xảy ra trong hai centimet đó?
Cô ấy có kể không?
Ừ, chính xác.
Vậy đó trở thành câu hỏi.
Rồi chúng tôi phát triển, chúng tôi nói, được rồi, chúng ta cần làm điều này một cách định lượng.
Cô ấy không nói cho bạn biết chuyện gì đã xảy ra?
Không, không, không.
Chúng tôi thu thập tóc trong túi Ziploc.
Vậy là giờ mọi người bắt đầu gửi cho chúng tôi túi Ziploc có tóc.
Chúng tôi nhận được vài sợi tóc từ Pháp, tóc từ Canada, từ những nơi khác nhau ở Mỹ, khắp các vùng cơ thể, người Nam Á, người Mỹ gốc Phi, da trắng.
Vậy là chuyện đó rõ ràng có thật.
Rồi chúng tôi nghĩ cần phát triển một phương pháp khách quan, bán định lượng để định lượng căng thẳng.
Bởi vì bây giờ chúng tôi định lượng, chúng tôi mua một máy quét, loại cũ, kiểu hệ thống số hóa ảnh.
Chúng tôi mua một trong những máy quét cao cấp đó, rồi có thể duỗi một sợi tóc, dán nó xuống, và quét ở độ phân giải siêu cao.
Vậy là chúng tôi có thể có một bản đọc số của sợi tóc, như vòng tuổi cây.
Rồi bạn có thể thấy, được rồi, sợi tóc trước kia tối, và thực sự có thông tin.
Nó trông kiểu như điện não đồ (EEG) ấy, nhưng chúng tôi đang nhìn màu tóc. Rồi tóc mất màu. Thì bạn có thể nói, được rồi, đây là điểm đó. Rồi chúng tôi cần cái gì tương tự để đo trạng thái tâm lý, đúng không? Trong đời người này đã xảy ra chuyện gì?
Lý tưởng nhất là bạn có thể lấy máu hoặc nước bọt hay thứ gì đó, nhưng chúng tôi có thể quay ngược thời gian bằng cách này. Tôi ngồi xuống với người tham gia và nói, được rồi, đây là hiện tại, và đây là một năm trước. Rồi bạn xem lịch. Phần căng thẳng nhất trong năm qua là gì? Với cô ấy thì rất rõ. Còn phần ít căng thẳng nhất của năm qua là gì? Mọi người sẽ chấm điểm. Trục tung là mức căng thẳng, mức căng thẳng nhất ở trên, ít nhất, điểm 0 ở dưới cùng. Rồi họ đặt các điểm và nối các dấu bằng đường thẳng. Vậy là bạn có một đồ thị đường về hồi tưởng mức độ căng thẳng của ai đó, được neo vào một vài sự kiện đời sống có thể nhận biết. Đó là phương pháp chúng tôi dùng.
Với cô ấy, cô đã gửi cho chúng tôi mẫu tóc vài tháng trước. Rồi trong lúc phỏng vấn, hồ sơ của cô ấy đẹp đến mức… cô nói: tôi nộp luận văn xong rồi. Cô vừa nhận bằng tiến sĩ ở Stanford. Rồi cô có một mùa hè thoải mái, mọi thứ ổn. Sau đó có vấn đề với bạn trai và họ chia tay, cô rơi vào khủng hoảng. Làm gì bây giờ? Nhận công việc này hay công việc kia? Cô phải đi châu Âu vì chuyện gia đình. Rồi cuối cùng cô chuyển đến New York, xin được việc, nối lại với bạn trai, và cuộc sống rất tốt. Đồ thị của cô ấy trông chính xác như vậy. Khoảng thời gian đó kéo dài hai tháng và khớp với “vùng xám” — khớp rất bất ngờ với chỗ tóc bị bạc, nơi tóc mất màu. Nghĩa là tóc bạc, mức căng thẳng đạt đỉnh trong hai tháng rồi giảm xuống. Cô ấy nói: đó là hai tháng căng thẳng nhất đời tôi. Thật thú vị.
Bài báo được truyền thông chú ý, đúng như lẽ phải. Tôi nhận khoảng 300 email kể từ khi bài báo xuất bản. Người ta gửi ảnh khắp nơi trên thế giới, kiểu như: tôi tìm thấy sợi tóc hai màu này, tôi tưởng mình phát điên, tôi search Google rồi tìm thấy bài báo của anh. Khi tôi lớn lên, bố kể rằng có một người họ hàng lo lắng đến mức đi ngủ một đêm và tỉnh dậy thấy tất cả tóc trên gối. Tôi không biết cho đến khi trưởng thành rằng câu chuyện đó được dựng ra để khuyên tôi bớt lo, và nó không hoàn toàn đúng. Nhưng đó là rụng tóc, chứ không phải bạc tóc.
Liệu có phần bạc tóc — ở râu hay đầu — chỉ đơn giản do tuổi tác không? Hay chúng ta có thể nói rằng bất kỳ sự bạc tóc nào đi kèm tuổi tác khả năng cao liên quan đến tăng viêm kèm lão hóa, tức là dạng “stress” khác, không phải stress tâm lý? Có lẽ phụ thuộc vào cách chúng ta định nghĩa stress. Chúng tôi định nghĩa stress là bất cứ thứ gì tốn năng lượng. Viêm tốn năng lượng. Tổng hợp một cytokine tốn năng lượng. Nếu bạn là tế bào và có thụ thể cho một cytokine, và ligand/cytokine ấy gắn vào, việc đó cũng tốn năng lượng.
Tôi chợt nghĩ, dựa trên những gì anh vừa nói, khi còn trẻ chúng ta cần nhiều năng lượng. Ý tôi là, không muốn trẻ con ăn quá nhiều, nhưng chúng cần năng lượng. Mức độ viêm của chúng rất thấp — gần như hoàn hảo cho phát triển. Khi già đi, chúng ta thường vận động ít hơn một chút hoặc nhiều hơn. Hoặc có khi vận động nhiều hơn. Nhìn chung, người lớn cần ăn ít hơn, chứ không phải nhiều hơn — dù luôn có ngoại lệ. Nhưng có nhiều viêm hơn, nên về tổng quát chúng ta tốn năng lượng hơn vì viêm khi già đi. Tôi sẵn sàng cá rằng một phần bạc tóc có liên quan đến chuyện viêm do lão hóa.
Còn mức stress của tôi thì ai mà biết nó như thế nào, vì nhiều năm nay nó như một đường gập ghềnh. Tôi không rõ mức cơ bản là gì. Tôi uống caffein — giống như hầu hết mọi người — chúng ta che giấu nhiều thứ đang diễn ra. Nhưng tôi rất thích kết quả cho thấy tăng stress làm tóc bạc và giảm stress thì tóc tái đen. Đó là một mối tương quan. Là tương quan, nhưng là kết quả rất thú vị.
Tôi muốn nói về phục hồi và bù đắp năng lượng, có thể liên quan đến chuyện tóc bạc. Điều nối tóc bạc với tất cả những gì chúng ta đã bàn là phân tích mà chúng tôi làm để biết, về mặt phân tử, chuyện gì xảy ra khi một sợi tóc bạc rồi sau đó phục hồi màu. Về mặt năng lượng thì chuyện gì đang xảy ra?
Chúng tôi lấy một sợi tóc, cắt thành các đoạn rồi làm proteomics — phải làm vậy vì bạn là nhà sinh học phân tử, đúng không? Ty thể là cách để tiếp cận sinh học năng lượng, nên chúng tôi nghĩ có thể có chuyện gì đó liên quan. Ban đầu tôi không nghĩ tóc có ty thể. Nhưng hóa ra mỗi sợi tóc trên người chúng ta chứa rất nhiều ADN ty thể. Trong pháp y, nếu bạn tìm thấy một sợi tóc ở hiện trường, bạn có thể biết người đó là ai — ADN được giải trình tự không phải là bộ gen nhân mà là bộ gen ty thể. Thật đấy — vì tóc có nồng độ ADN ty thể rất cao. Thế nên các bạn đừng nghĩ phạm tội mà có thể thoát nếu để lại một sợi tóc; nếu để lại, phòng thí nghiệm của Martin sẽ giải trình tự nó. Chúng tôi không làm pháp y. Ờ, chắc là không.
Dấu ấn phân tử mạnh nhất khi so sánh tóc trắng và tóc đen trong cùng một người, hoặc giữa người với người, chính là các protein ty thể. Và tôi đã không ngờ tới điều đó.
Và chúng tôi đã lặp lại những thí nghiệm đó ở hai đơn vị lõi về proteomics khác nhau — bạn biết đó — và thực ra các đơn vị proteomics ghét thí nghiệm đó vì tóc vốn nổi tiếng chứa nhiều keratin, những protein có độ phong phú rất cao. Chúng làm che lấp mọi tín hiệu khác. Nhưng chúng tôi vẫn có thể thu được dữ liệu phân giải tốt cho các protein không phải keratin, không thuộc tóc. Và ba protein ty thể liên tục được biểu hiện cao hơn. Có nhiều bộ máy chuyển đổi năng lượng của ty thể hơn ở tóc bạc so với tóc đen. Tôi rất thích hướng kết quả đó. Tôi không thích việc stress làm tăng bạc tóc, nhưng tôi thích xu hướng của kết quả này vì đó lại là một bằng chứng nữa cho điều bạn đang nói: stress là một nhu cầu năng lượng. Viêm liên quan đến lão hóa là một nhu cầu năng lượng. Khi ốm, nhu cầu năng lượng thay đổi và chúng ta cần tuân theo những nhu cầu năng lượng khác nhau đó. Thật hấp dẫn.
Về việc giảm hoặc loại bỏ nhu cầu chuyển hóa để giữ hệ thống hoạt động, trước hết, tất nhiên là giấc ngủ, đúng không? Trước khi chúng ta bắt đầu thu âm bạn đã nói với tôi rằng trong lúc ngủ, nhu cầu chuyển hóa của chúng ta giảm đi bao nhiêu? Giảm đấy. Hầu hết mọi người đều biết khi ngủ nhịp tim giảm và một số nhiệt độ cơ thể cũng giảm. Điều đó cho phép chúng ta tồn tại với mức tiêu thụ năng lượng thấp hơn khoảng 10–15%. Có khác biệt giữa từng người, nhưng 10–15% là mức trung bình bạn tiết kiệm được khi ngủ. Có một giả thuyết về lý do tại sao mọi loài động vật đều cần ngủ. Nếu bạn gây thiếu ngủ cho một con chuột hoặc một con giặm, chúng cuối cùng sẽ chết. Và chúng ta biết từ các trường hợp nặng của hưng cảm và rối loạn lưỡng cực, người ta có thể chết do không ngủ trong nhiều ngày. Vì vậy đó có thể là một giả thuyết: vì ngủ tiết kiệm hoặc bảo tồn năng lượng. Nếu bạn không vào trạng thái giảm chuyển hóa như vậy, gần như giống một cái “ngủ đông nhỏ” (torpor), thì theo một cách nào đó sinh vật không thể duy trì được.
Chúng tôi có vài suy nghĩ vì sao như vậy. Gần đây tôi đọc về cơ chế glymphatic loại bỏ chất thải trong não diễn ra khi ngủ. Có một hình minh họa thú vị trong bài báo cho thấy mọi động vật có vú đều đặt đầu xuống khi ngủ. Có mấy bức ảnh dễ thương về gấu trúc ngủ nghiêng. Hươu cao cổ dường như cúi phần trên đầu xuống, có lẽ để tăng sự lưu thông glymphatic. Nhưng tôi cũng có thể tưởng tượng việc tựa đầu làm giảm nhu cầu năng lượng. Một số người có thể ngủ đứng, tựa vào một cột gì đó. Tôi từng ngủ gật như vậy vài lần. Nhìn chung, giấc ngủ là lúc ta muốn cho cơ thể và tâm trí nghỉ ngơi. Ngoại trừ giai đoạn ngủ REM, khi não rất hoạt động, giống như một lần khởi động lại định kỳ, thì ngủ có vẻ là cách tuyệt vời để cho ty thể được phục hồi hoặc để bạn — bạn không thể ăn bù cho việc thiếu ngủ. Không, bạn không thể ăn nhiều hơn để lấy thêm năng lượng. Rất rõ ràng. Đó là một phát biểu rất quan trọng.
Tôi đã tò mò từ lâu về những gì mọi người có thể làm để giảm nhu cầu ngủ hoặc, tôi thích gọi là, tăng sức sống khi thức. Và thật sự có dữ liệu cho thấy những người thiền khoảng một giờ mỗi ngày, hoặc hai phiên 20 phút — đó là giao thức thường dùng — có thể giảm đáng kể nhu cầu ngủ, thực sự có thể giảm từ khoảng 8 giờ xuống còn 6 giờ với đầu tư thiền khoảng 40 phút. Có dữ liệu nào cho thấy thiền giảm chức năng ty thể và sử dụng năng lượng như thế nào không?
Tôi muốn bắt đầu bằng việc nói rằng chúng ta chưa biết ty thể làm gì khi ngủ. Liệu ty thể có “ngủ” không? Bạn mất ý thức và cơ thể đi vào trạng thái phục hồi giảm chuyển hóa. Vâng, có cơ chế glymphatic và việc dọn dẹp “chất thải” trong não, mà tôi nghi ngờ có ảnh hưởng đến năng lượng. Nếu não có chất thải, có lẽ nó hoạt động kém hiệu quả hơn, nên phải tiêu tốn nhiều năng lượng hơn để làm cùng một việc. Có thể lý do não dọn dẹp và đó là một phần quan trọng của giấc ngủ là vì mục đích năng lượng.
Chúng tôi vừa hoàn thành một thí nghiệm cho người tình nguyện vào phòng thí nghiệm suốt 24 giờ, ngủ tại phòng thí nghiệm. Evan Cholson, một sinh viên trong phòng thí nghiệm của tôi, đang phân tích dữ liệu đó. Và tôi nghĩ lần đầu tiên chúng ta sẽ biết ty thể làm gì khi bạn rơi vào giấc ngủ, đi vào trạng thái giảm chuyển hóa và tiết kiệm năng lượng. Năng lượng được phân bổ lại như thế nào?
Chúng tôi thấy giấc ngủ là một quá trình hai nhánh. Thứ nhất, nó làm chậm một số thứ. Nếu tim đập ít hơn khoảng 10 nhịp mỗi phút, đó là một lượng lớn năng lượng. Mỗi lần tim co bóp — cả co lẫn giãn — đều tốn năng lượng. Và nếu bạn làm điều này ít đi khoảng 10 lần mỗi phút, đó là lượng năng lượng lớn có thể được phân bổ, tái phân bổ. Vì vậy, chúng tôi nghi ngờ có ba nhóm chính chi phí năng lượng mà cơ thể cần duy trì tại một thời điểm nào đó. Một là thiết yếu: bạn cần giữ tim đập ở nhịp nghỉ, chức năng não, thận — phải giải độc, lọc máu và tất cả các cơ quan sống còn của bạn. Đó là chi phí thiết yếu. Thứ hai là chi phí do stress: nếu hệ giao cảm bị kích hoạt vì bạn lo lắng về tương lai hoặc tiếc nuối quá khứ, hay tự làm mình căng thẳng, điều đó tốn năng lượng. Huyết áp tăng thì tốn năng lượng. Nhịp tim tăng tốn năng lượng. Bạn toát mồ hôi một chút thì tốn năng lượng. Lông dựng lên, bất cứ việc gì bạn làm đều tốn năng lượng.
Và rồi đánh cắp năng lượng đó, theo chúng tôi, từ một “xô” thứ ba, đó là cái mà chúng tôi gọi là tăng trưởng, duy trì và sửa chữa — GMR.
Và các quá trình GMR diễn ra ở cấp độ cơ quan, đúng không?
Khi một cơ quan trở nên to hơn và mạnh hơn, ví dụ sau khi tập tạ.
Nó cũng có thể xảy ra ở cấp độ tế bào.
Nếu tế bào cần sửa màng, cần sửa DNA, đó là tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Nếu bạn tạo ra thêm ty thể — sinh tổng hợp ty thể sau buổi tập — đó cũng là tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Và vì có một ngân sách năng lượng hữu hạn, nên có một “kinh tế” năng lượng.
Lượng năng lượng bạn có cần được phân bổ giữa những chi phí thiết yếu, chi phí do stress, và GMR (tăng trưởng, duy trì, sửa chữa).
Vì vậy, nếu bạn luôn bị căng thẳng, chúng tôi nghi ngờ điều đó thực sự lấy đi năng lượng từ GMR.
Kết quả là bạn không lành, không lớn lên, thậm chí có thể không học được nhiều.
Và ngủ có thể làm là tắt đi tất cả những quá trình liên quan đến stress đó.
Khi bạn ngủ, độ biến thiên nhịp tim tăng lên, đúng không?
Hoạt động phó giao cảm tăng.
Hệ thần kinh giao cảm trở nên rất im lặng.
Rồi những chi phí liên quan đến stress ấy cũng im bặt.
Phần năng lượng đó của ngân sách có thể được phân bổ cho tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Và khi bạn thiền, có một nghiên cứu rất hay cho thấy những người thiền có kinh nghiệm có thể đi vào trạng thái sâu đến mức tiêu thụ năng lượng giảm 40%.
Wow.
Vậy là 10–15%, như chúng tôi nói trước đó, đó là lượng năng lượng bạn có thể tiết kiệm chỉ bằng cách ngủ.
Thiền thì dường như — ở một số người được huấn luyện — có thể giảm tiêu thụ năng lượng tới 40%.
Đây còn nhiều hơn ngủ.
Vậy họ có thể tắt đi, hoặc làm dịu đi có thể là các quá trình thiết yếu.
Chẳng hạn ta biết nhịp tim có thể giảm xuống rất thấp.
Có khả năng là các quá trình stress.
Chúng tôi biết điều này từ các phép đo trên người và từ những người thiền.
Và rồi có thể năng lượng đó được phân bổ lại cho tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Vì vậy, nếu bạn làm nhiều GMR hơn trong cuộc sống tỉnh thức vì bạn sống chánh niệm hơn và không tự làm mình căng thẳng, không lo lắng về tương lai hay quá khứ hoặc những suy nghĩ liên quan đến cái tôi, thì có thể bạn làm được nhiều GMR hơn cả trong khi thiền lẫn trong đời sống hàng ngày.
Và khi đó bạn không cần ngủ nhiều nếu mục đích của giấc ngủ là để phân bổ năng lượng về phía tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Đó chắc chắn là kinh nghiệm của tôi.
Tôi đã nói trước đây trên podcast. Tôi là người rất ưa thích yoga nidra, hoặc tôi đã đặt tên cho một biến thể của nó là “nghỉ sâu không ngủ” (non-sleep deep rest).
Về cơ bản nó là nằm xuống, cố ý vẫn tỉnh trong 10–30 phút, và bạn thực hiện thư giãn cơ thể tiến triển trong khi giữ tâm trí tỉnh táo.
Lý do nó hữu ích có hai. Một là bạn bước ra khỏi đó với rất nhiều năng lượng, cả tinh thần lẫn thể chất. Sức sống của bạn được phục hồi, ngay cả khi ngủ ít hơn.
Cái còn lại là nó không cản trở khả năng ngủ ban đêm của bạn. Nếu có thì nó còn giúp cho việc ngủ dễ dàng hơn.
Trong khi đó, ngủ trưa thường hay tạo ra cảm giác trì trệ sau ngủ. Bạn cảm thấy buồn ngủ sau đó, rồi người ta uống caffeine, và điều đó có thể gây ra vấn đề hoặc thậm chí làm khó ngủ vào ban đêm sau khi ngủ trưa.
Ngược lại, nghỉ sâu không ngủ — yoga nidra — rất rất hiệu quả theo cách này.
Một điều khác mà tôi gần đây thử và thấy cực kỳ hữu ích.
Tôi hay đùa về chuyện này. Hôm nọ tôi bảo bạn gái rằng, chúng ta hãy dành khoảng một giờ trước khi ngủ chỉ để nghe nhạc, tắt bớt đèn, thực sự thư giãn. Hoặc chí ít 30 phút trước khi ngủ thì thật sự thư giãn.
Và gần như là, ý tôi là, bạn vẫn tỉnh. Bạn không ngủ. Nhưng tôi nhận thấy nó giảm mạnh nhu cầu ngủ của tôi. Tôi ngủ có sáu tiếng nhưng cảm thấy như được tám tiếng.
Tôi theo dõi giấc ngủ của mình. Nên đó là điều khá rõ rệt.
Tôi nghi ngờ đó là do nhịp tim chậm lại trước khi ngủ. Bởi vì đó không phải là ngủ thực sự.
Bạn nghĩ nó giúp bạn vào trạng thái ngủ sâu hơn nhanh hơn à?
Tôi nghĩ nó có tính phục hồi riêng. Và nó có lẽ cũng giúp giấc ngủ vì nó chống stress. Nên rất khó tách hai thứ đó ra.
Nhưng tôi nghĩ ý tưởng không chỉ là hạ ánh sáng, làm dịu đèn, mà còn giảm nhịp tim khi bạn chuẩn bị đi ngủ — bạn đánh răng, chuẩn bị đi ngủ — và hoạt động trước khi ngủ thật sự rất thư giãn. Chúng ta nghe điều đó như một thành phần giúp giảm stress.
Nhưng tôi nghi ngờ là não đã bắt đầu vào một trạng thái giống như ngủ.
Vâng, tôi nghĩ điều đó chính xác. Và nếu bạn tạo được môi trường như vậy, thì nó cho phép bạn thư giãn, đúng không? Thư giãn cơ bản có nghĩa là bạn giảm chi phí năng lượng để duy trì cơ thể.
Và rồi giảm nhịp tim, giảm cortisol trong máu, giảm norepinephrine, các catecholamine, và những thứ tiêu tốn nhiều năng lượng.
Chúng tôi đã làm thí nghiệm trên tế bào nuôi cấy. Bạn cho tế bào glucocorticoid, như một chất mô phỏng cortisol, hoặc norepinephrine.
Rồi chúng tôi muốn biết mất bao nhiêu năng lượng để phát động phản ứng stress. Những hormone đó bản thân không gây tổn hại. Nhưng nếu bạn cho chúng vào tế bào, các tế bào sẽ đi vào một phản ứng được dàn xếp, có tính tiến hóa, ăn sâu, để chuẩn bị cho tương lai. Người ta gọi đó là allostasis.
Và điều đó tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Và chúng tôi thấy con số khoảng 60%.
Vì vậy điều này không xảy ra nguyên vẹn ở toàn bộ cơ thể người. Nhưng nếu tỷ lệ trao đổi năng lượng của bạn tăng lên 60% do glucocorticoid, thì bạn sẽ gặp rắc rối lớn.
Nên có thể không tăng nhiều như vậy cho cả cơ thể. Nhưng chúng ta biết bây giờ chỉ một hormone stress lên tế bào trong đĩa nuôi cấy — tế bào người — cũng đủ làm tăng chi phí năng lượng để tồn tại.
Vậy nên lo lắng tiêu tốn năng lượng.
Vì vậy nếu bạn có thể hạ mức của những hormone đó và hạ mức các cytokine gây viêm trong máu, điều đó sẽ tiết kiệm năng lượng. Và khi đó, vâng, có thể giấc ngủ trở nên phục hồi hơn.
Trong nghiên cứu giấc ngủ mà chúng tôi thực hiện, có những người mức tiêu hao năng lượng khi ngủ giảm đáng kể, khoảng 20%. Những người khác thì gần như không giảm chút nào. Đặc biệt là những người có ti thể hoạt động kém. Chúng tôi thật may mắn khi được làm việc với bệnh nhân. Tôi không phải bác sĩ, nhưng tôi có mặt ở phòng khám nửa ngày một tuần. Tôi đang theo dõi những bệnh nhân mắc bệnh ti thể di truyền khoảng sáu năm rồi. Chúng khá hiếm, nhưng họ có đột biến hoặc mất đoạn trong ADN ty thể. Một số đột biến nằm ở nhân tế bào, trong bộ gen nhân, nhưng đều ảnh hưởng đến khả năng chuyển hóa năng lượng của ti thể.
Những người này luôn mệt mỏi. Họ cảm thấy không khỏe. Họ tránh tập thể dục bằng mọi giá vì cảm giác rất khủng khiếp — ti thể của họ có sức cản cao hơn với dòng chảy năng lượng. Nếu bạn cố đẩy nhiều năng lượng qua hơn, sẽ rất khó chịu. GDF‑15 thì tăng vọt. Chỉ dấu sinh học tốt nhất của bệnh ti thể thực ra là GDF‑15, điều đó cho thấy GDF‑15 có ý nghĩa gì đối với cơ thể: khi ti thể không hoạt động tốt, những tế bào không thể chuyển năng lượng đúng cách sẽ phóng thích GDF‑15 như một tín hiệu.
Nếu bạn làm một nghiên cứu giấc ngủ trên những người đó và quan sát xem họ giảm tiêu hao năng lượng để vào trạng thái phục hồi tốt đến mức nào, thì hệ thần kinh phó giao cảm không thể bật lên. Một trong những khác biệt lớn nhất chúng tôi thấy giữa người bị bệnh ti thể và người có quần thể ti thể khỏe mạnh bình thường là sự không có khả năng chậm lại và bước vào trạng thái phục hồi ban đêm. Điều đó đặt ti thể vào bối cảnh phục hồi; khả năng lành bệnh và tuổi thọ của những người đó giảm khoảng ba thập kỷ.
Khi nói về giấc ngủ, thiền và việc hạ nhịp tim trước khi ngủ bằng bất kỳ phương cách nào, thì cũng nên bàn về dinh dưỡng, tập luyện, thực phẩm bổ sung — dám nói vậy — và cả thuốc kê đơn, bao gồm các thuốc GLP.
Tôi biết bạn không phải chuyên gia dinh dưỡng, nhưng bạn nghĩ về năng lượng. Không thể ăn bù một đêm ngủ tệ, nhưng ai cũng cần dinh dưỡng. Khi bạn tự tách mình ra khỏi mọi ồn ào xung quanh dinh dưỡng, những điều cốt lõi bạn rút ra là gì về cách tối ưu hóa sức khỏe ti thể và dòng chảy năng lượng?
Vâng, tôi nghĩ chúng ta đã sai hai lý do chính. Một là chúng ta không nghĩ đến từng cá thể. Ta cố tìm giải pháp một kích thước phù hợp cho tất cả. Chế độ carnivore tốt hay keto tốt hay nhiều carb tốt, hay thịt có hại — có quá nhiều biến thể mà người ta tranh luận rất mạnh mẽ. Và điều này đưa chúng ta quay về giá trị của trải nghiệm con người. Bạn biết điều đó với chính mình: nếu bạn thay đổi chế độ ăn mà cuộc sống bạn thay đổi — bạn có sức sống mà trước đây 20 năm chưa từng có, triệu chứng viêm biến mất và bạn có sự minh mẫn tinh thần chưa từng có. Tôi đã gặp vài người có sự chuyển biến năng lượng thay đổi đời khi họ theo chế độ ketogenic và thực hiện nhịn ăn gián đoạn. Thực sự là thay đổi cuộc đời. Vậy họ biết điều đó là có thật, đúng không?
Rồi bạn làm một RCT — thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng — để kiểm tra chế độ ketogenic… Bạn thực hiện thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên và cho mọi người ăn cùng một thứ, chế độ ketogenic hay chế độ Địa Trung Hải tiêu chuẩn hay chế độ ăn như thường lệ. Mọi người theo chế độ đó một khoảng thời gian X, ví dụ 12 tuần, rồi cuối cùng bạn so sánh kết quả mà bạn đã quyết định là thước đo đúng. Giả sử có 50 người nhóm này, 50 người nhóm kia, bạn hỏi: chế độ ketogenic có cải thiện sức khỏe tâm thần hay giảm viêm không? Và thường trong các RCT về can thiệp dinh dưỡng hay thuốc, bạn thấy chẳng mấy khác biệt, có lẽ chỉ chút ít. Nếu nghiên cứu có cỡ mẫu đủ và có thay đổi khoảng 8% ở kết quả chính thì sẽ đạt P < 0.05, giá trị P trở nên có ý nghĩa thống kê. Lúc đó người ta nói “ồ, chế độ ketogenic có hiệu quả cho điều này” hoặc “không có tác dụng cho X”.
Tôi nghĩ điều đó rất dễ gây hiểu lầm bởi khi bóc tách sâu bất kỳ RCT nào, bạn thấy có những người phản ứng tuyệt vời. Có người thực sự thay đổi cuộc đời. Có người chẳng thay đổi gì, có người còn tệ hơn. Rồi bạn lấy trung bình mọi người, ép mọi người về một con số trung bình — còn RCT là bài toán thống kê của trung bình. Không ai là “trung bình” cả. Thực sự không ai là trung bình.
Và chế độ ketogenic có thể cứu sống, có thể chữa hoặc là phương pháp điều trị rất hiệu quả cho tâm thần phân liệt, rối loạn lưỡng cực, bệnh Crohn hay các bệnh khác đối với chừng 20% dân số. Và chúng ta sẽ không bao giờ biết chỉ vì chúng ta có một nền khoa học dựa trên số trung bình. Ừ — thực nghiệm an toàn trên bản thân là giải pháp duy nhất cho vấn đề này. Có một xung đột ở đây giữa giá trị của trải nghiệm cá nhân và “Khoa học” viết hoa: bạn biết thứ đó có tác dụng với bạn và bạn sống tốt hơn, có thể phát huy tiềm năng, nhưng rồi khoa học chính thống nói “không, những gì bạn nghĩ hiệu quả thì không hiệu quả”. Bạn bảo “không, nhưng nó hiệu quả với tôi”, còn một người mặc áo blouse trắng lại nói “không, tôi có thẩm quyền — RCT cho thấy nó không hiệu quả”.
Và tôi nghĩ điều này thật sự có hại.
Như, nó làm tôi tức giận.
Tôi cảm thấy khó xử khi nói về chuyện này vì điều này hoàn toàn phớt lờ trải nghiệm con người, bạn biết đấy, nhằm phục vụ cho một khuôn khổ mà không phục vụ cá nhân.
Thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên (RCT) được sáng tạo ra vì những lý do rất chính đáng và nó rất hữu ích trong một số hoàn cảnh, ví dụ: kháng sinh có hiệu quả không? Bạn có nên thực hiện phẫu thuật theo cách này hay cách khác không?
Nhưng khi bạn đi tới các can thiệp hoặc phương pháp điều trị có khả năng tạo ra những hiệu ứng rất cá nhân hóa và có những người phản ứng tuyệt vời với cái này, với cái kia, thì cuối cùng bạn lại làm mất quyền năng của người ta.
Vì vậy, tôi nghĩ có một sự xung đột ở đây: tôi biết điều này là đúng từ kinh nghiệm của mình và rồi có người ở vị trí có thẩm quyền, nhà khoa học hoặc bác sĩ, nói rằng, không, cái này không hiệu quả vì RCT cho thấy nó không hiệu quả.
Như, điều này thực sự phá vỡ niềm tin và vì vậy tôi hiểu sự thất vọng của rất nhiều người đã mất niềm tin vào khoa học và thiết chế y tế, tôi nghĩ là có lý do chính đáng trong nhiều trường hợp.
Có công bằng khi nói rằng thì không có chế độ ăn nào tốt nhất cho ty thể ngoại trừ chế độ ăn không nạp năng lượng quá mức, không nạp calo quá nhiều không?
Ừ.
Vậy nên, ăn quá nhiều chắc chắn gây tổn hại cho toàn bộ hệ thống, bao gồm cả ty thể.
Phần trả lời đầu tiên cho câu hỏi của bạn là vì chúng ta không nghĩ về chế độ ăn theo cách cá nhân hóa, nên chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội thực sự tìm ra các chế độ ăn phù hợp cho từng người.
Vì vậy, chúng tôi đang làm việc trên một nền tảng sẽ trao quyền cho mọi người để có được một chỉ số khách quan, đúng không?
Về mặt năng lượng, họ đang như thế nào?
Và rồi một khuôn khổ để, bạn biết đấy, chúng ta đều có thể nghĩ một cách khoa học về sức khỏe của chính mình và về bản thân.
Và một khi bạn nhận ra bạn, bạn biết đấy, là dòng năng lượng chảy qua cơ thể bạn với các mức trở kháng khác nhau, thì bạn có thể nghĩ về thức ăn bạn đưa vào cơ thể thực ra đang tiếp nhiên liệu cho dòng chảy đó, đúng không?
Như, bạn là chuyển động của năng lượng và điều đó liên tục được tiếp nhiên liệu bởi những gì bạn đưa vào cơ thể.
Và rồi bởi hoạt động bạn làm và những thứ bạn tham gia.
Vì vậy, vâng, chúng ta cần một khuôn khổ cho chuyện này.
Chúng tôi đang làm việc về điều đó.
Vậy đó là phần cá nhân hóa, đúng không?
Tại thời điểm này, tôi khá tin rằng không có một chế độ ăn nào tốt nhất cho mọi người.
Tôi đã thấy người ta phát triển rất tốt với những chế độ ăn rất khác nhau kể từ khi chúng tôi làm việc trong các lĩnh vực liên quan.
Vài năm trước, tôi nhận được một giải nghiên cứu, Giải Bazooki về Khoa học, điều đó thật sự hữu ích.
Và nhóm Bazooki là một quỹ gia đình mà con trai họ được chẩn đoán rối loạn lưỡng cực và đã thử mọi thứ trị liệu và thuốc men mà, bạn biết đấy, không hiệu quả lắm hoặc thậm chí làm tình trạng tệ hơn.
Vì vậy, họ đã trải qua một hành trình chẩn đoán và cố gắng tìm kiếm điều gì đó trong nhiều năm.
Rồi cuối cùng, họ gặp một bác sĩ tâm thần đang sử dụng chế độ ăn ketogenic như một liệu pháp.
Và vì vậy cậu bé đã theo chế độ ăn ketogenic và Jan Bazooki, người mẹ, nói rằng, như, tôi đã có lại con trai mình.
Chỉ trong vài tuần, tâm trạng của cậu ấy ổn định lại.
Cậu ấy có thể ngủ và ngừng kiểu, bạn biết đấy, dao động giữa hưng cảm và trầm cảm.
Vì vậy, đối với cậu ấy, điều đó thực sự hiệu quả.
Và vì vậy, tôi đã nhạy cảm hơn với lĩnh vực công việc và nghiên cứu đó và sau đó là hàng chục bệnh nhân khác.
Và tôi đã gặp, bạn biết đấy, rất nhiều người bây giờ quản lý rối loạn sức khỏe tâm thần của họ bằng chế độ ăn ketogenic.
Và họ kiểm tra, bạn biết đấy, lượng ketone trong máu để chắc chắn họ vẫn ở trạng thái ketosis.
Và bây giờ có máy đo ketone liên tục, CKM, giống như máy đo đường huyết liên tục, CGM, đúng không?
Vì vậy, bạn có thể kiểm tra ketone của mình.
Tôi đã đeo một cái như vậy trong một tháng và học được vài điều thực sự thú vị về cơ thể mình và về, bạn biết đấy, cách—
Bạn đã ăn theo keto à?
Tôi đã thử.
Bạn có thích khi ở trạng thái keto không? Ketosis?
Tôi thực sự thích trạng thái ketosis.
Và tôi nghĩ có lý do tại sao nhịn ăn là một thực hành phổ biến trong mọi truyền thống cổ xưa.
Và mọi tôn giáo đều có thành tố nhịn ăn.
Nó đưa cơ thể vào trạng thái ủng hộ chữa lành, đúng không?
Có lẽ đó là lý do tại sao bạn không ăn khi bạn ốm và tại sao động vật cũng ngừng ăn khi chúng không khỏe.
Vì vậy, nó dường như thúc đẩy, bạn biết đấy, một điều gì đó.
Và rồi tôi có sự minh mẫn hơn nhiều về tinh thần.
Và đó cũng là điều mà nhiều bệnh nhân báo cáo.
Bạn có tiếp tục duy trì không?
Không.
Khó duy trì.
Khó duy trì.
Và tôi không cảm thấy cần phải làm vậy.
Tôi nhớ các loại quả mọng.
Tôi tránh—
Tôi biết tôi không chịu được đường tốt.
Vì vậy, tôi đã bỏ đường tinh luyện có lẽ khoảng 20 năm trước.
Bạn uống rượu không?
Tôi không.
Có nghiên cứu hay lắm.
Khi tôi thấy nghiên cứu đó, tôi đã nghĩ, ôi trời ơi.
Có thể đó là lý do tại sao, bạn biết đấy, tôi cảm thấy tồi tệ vào ngày hôm sau sau khi uống rượu hoặc giấc ngủ của tôi không tốt, và tại sao bệnh nhân mắc bệnh ty thể, phần lớn trong số họ rất không dung nạp rượu.
Và rồi, bạn biết đấy, bạn có thể đưa ra đủ thứ lý thuyết về có lẽ đó là enzym giải độc ở gan và về mặt năng lượng họ đang ở giới hạn, đúng không?
Và rồi nếu bạn nhìn xem mất bao nhiêu năng lượng để loại bỏ rượu, đúng không?
Đó là một chất độc.
Vì vậy, mọi thứ trong sinh học đều tốn năng lượng. Không có gì là miễn phí. Một định luật năng lượng cơ bản của sự sống.
Vì vậy, nếu bạn đưa rượu vào cơ thể, bây giờ cơ thể phải tiêu tốn một phần quý giá trong ngân sách năng lượng của nó để loại bỏ rượu.
Và nó làm gián đoạn giấc ngủ của bạn.
Dữ liệu mới được công bố gần đây. Việc này được đưa tin trên báo chí chính thống.
Tôi nghĩ các bạn có thể tra cứu.
Có một sự giảm tiêu thụ rượu khoảng 50% ở Hoa Kỳ.
Bây giờ, tôi nghĩ đó là mức tiêu thụ rượu thấp nhất trong khoảng 90 năm.
Khá ấn tượng.
Chúng tôi đã làm một tập về rượu vài năm trước.
Hóa ra đó là một tập rất được ưa chuộng.
Và có, bạn biết đấy, lập luận đã được nêu bởi tôi, nhưng giờ cả người khác nữa, rằng không uống còn tốt hơn uống dù chỉ một ít.
Và giới hạn trên cho, bạn biết đấy, sức khỏe bền vững — trước khi bạn bắt đầu gặp phải vài vấn đề — có lẽ chỉ là một hoặc hai ly mỗi tuần. Nhưng ý tưởng rằng rượu vang tốt cho chúng ta đã được Keith Humphries và những người khác ở Stanford phân tích lại. Nếu nhìn vào cách các nghiên cứu đó được thiết kế — và anh ấy sẽ lên podcast nên tôi sẽ không đi vào chi tiết bây giờ — thì cách thiết kế ấy là thiết kế thử nghiệm yếu. Tất cả đều cho thấy không uống tốt hơn bất kỳ lượng nào.
Vì vậy không phải nói mọi người không nên thỉnh thoảng thưởng thức một ly nếu họ muốn, nhưng họ nên biết mình đang làm gì. Bạn có sẵn sàng hy sinh 10% “ngân sách năng lượng” của mình để dành cho việc giải độc rượu không? Bạn có thể dư 10% đó không? Nếu bạn quan tâm đến 10% ấy và muốn giữ sức sống, thì có lẽ bạn không nên uống.
Khi tôi thường đi nhiều hội nghị khoa học, biết đấy, có rất nhiều việc uống rượu xảy ra ở các hội nghị khoa học. Tôi tự an ủi bằng việc, thứ nhất, tôi sẽ đi ngủ tương đối sớm. 11 giờ đêm thì không hẳn là quá sớm. Nhưng tôi không ở lại muộn, tôi không uống, và tôi nhìn những người khác trong lĩnh vực của mình — những người tôi cạnh tranh — ở lại muộn uống rượu. Một số người trong họ có thâm niên hơn tôi, có phòng thí nghiệm lớn hơn. Và tôi nghĩ, tôi sẽ hạ bệ các bạn. Tôi sẽ hạ bệ các bạn. Lợi thế cạnh tranh.
Vâng, và tôi còn khuyên họ xem vài series trên Netflix vì chắc chắn điều đó sẽ loại bỏ bớt đối thủ cạnh tranh. Không, tôi đã nhìn những người làm trong lĩnh vực sức khỏe và khoa học tự hủy hoại sức khỏe của họ ngay trước mắt mình. Điều đó làm tôi thắc mắc vì mức tiêu thụ rượu… Dù sao thì tôi đang nói thêm ý kiến cá nhân rồi. Điều tôi muốn nói là: nó có hại cho ti thể. Tôi nghĩ nó ăn cắp một phần ngân sách năng lượng của bạn.
Vậy nên việc bạn có muốn phân bổ năng lượng đó hay không — nếu bạn có năng lượng thừa để dành — là một cách tốt để suy nghĩ về vấn đề này. Trong một số trường hợp, nói về các quá trình thiết yếu thì bạn chẳng thể làm gì khác. Và khi già đi, có lẽ những chi phí đó tăng lên. Các quá trình liên quan đến stress thì phần lớn do tâm trí tạo ra — chi phí năng lượng liên quan đến stress. Rồi thì tăng trưởng, duy trì và sửa chữa.
Nếu vì lý do nào đó, hoàn cảnh, hoặc bạn có vài chuyện — ai mà chẳng có chuyện từ quá khứ phải đối mặt — nếu điều đó đang đốt một phần lớn ngân sách năng lượng của bạn, mỗi ngày bạn bị tổn thương một chút, lo lắng về tương lai, về tự hình ảnh bản thân v.v. Nếu điều này đang tiêu tốn, giả sử, 20%–30% ngân sách năng lượng của bạn, và khi bạn uống rượu, con số đó giảm xuống còn 5%, đúng không? Có thể bạn đang lãng phí, giả sử, 10% ngân sách để giải độc rượu. Nhưng nếu bạn giảm được stress bằng cách đó, tôi nghi ngờ đây là lý do có người rất thích uống rượu trong các hoạt động xã hội — vì nó làm giảm kiểu lãng phí năng lượng do stress.
Ừ, điều đó hợp lý. Mảnh ghép stress là rất lớn. Và bạn đã đặt ra cho chúng ta khung hiểu rất hay về dòng năng lượng thay vì chỉ nghĩ về năng lượng đi vào hệ thống. Rồi cách chúng ta phân bổ năng lượng ở mức ti thể, nhưng cũng ở mức quyết định chủ quan của toàn bộ con người — làm những việc mang lại cho ta cảm giác có ý nghĩa rõ ràng là xây dựng năng lượng, chứ không chỉ tiêu tốn năng lượng. Mặc dù ta không thể đẩy điều đó đến mức ngủ không đủ. Ý tôi là luôn có những việc nhà phải làm như ngủ và dinh dưỡng, v.v.
Tôi tò mò về việc tập thể dục. Bạn nói việc luyện tập cho một cuộc chạy marathon sẽ nhân đôi số lượng ti thể. Tối đa thì có thể là vậy. Nhưng đâu là điểm cân bằng — tập nhiều hơn để tăng mật độ ti thể và hiệu quả, nhưng không đến mức bạn “cướp” ti thể từ những khu vực khác của cơ thể vốn rất quan trọng?
Câu hỏi hay. Nếu bạn tập quá nhiều và bạn là một nam trẻ, khỏe, bạn thực sự có thể làm giảm nồng độ testosterone; tức là tập bền có thể làm tắt sản xuất testosterone, về cơ bản ảnh hưởng hệ sinh sản. Những đánh đổi kiểu này mà chúng ta nói về nữ trẻ cũng áp dụng cho nam theo những cách như vậy. Ngưỡng đó, tôi nghĩ, rất cá nhân hoá. Hội chứng tập quá mức là một điều rất thực tế. Và ngay cả những người dành nhiều đời mình để trở thành vận động viên giỏi hơn — cũng có giới hạn.
Trước đây tôi là một tay đua xe đạp cạnh tranh, từng thi bán chuyên thời học đại học. Tôi biết nếu tôi tập quá nhiều — khi ra đường tôi thường làm các buổi tập dài và cường độ cao — tôi ghi chép hết mọi thứ: bao nhiêu giờ, bao nhiêu km, tất cả. Nếu tôi đạp quá 20–22 giờ một tuần, tôi sẽ bị đau gân Achilles. Đó là điểm nhạy cảm của tôi, hoặc chỗ yếu của tôi, hay là đầu gối. Vậy nên có một giới hạn, đúng không? Với tôi, giới hạn đó là 20–22 giờ. Có lẽ đó là lý do tôi không bao giờ trở thành vận động viên chuyên nghiệp. Tôi từng muốn một thời, nghĩ sau khi học xong đại học có thể trở thành chuyên nghiệp, nhưng nhận ra bạn cần dành rất nhiều giờ trên yên xe để làm được điều đó. Và giới hạn của tôi là vậy.
Tôi có làm vài bài plyometric và một số bài tăng tốc. Lúc đó tôi nặng hơn bây giờ khoảng 10–15 pound. Tôi đã đầu tư nhiều tài nguyên hơn vào việc đó. Rồi khi bắt đầu làm PhD, tôi có lúc tự hỏi: viết xong bài báo này hay đi xe ba tiếng rồi mất thêm cả ba tiếng để phục hồi, nấu thật nhiều đồ ăn? Những đánh đổi đó làm tôi bắt đầu cảm thấy muốn dồn năng lượng vào phát triển các ý tưởng này.
Và vì vậy có kiểu đánh đổi giữa hiệu suất thể thao, bạn biết đấy, và việc phát triển cơ bắp hướng sang những hoạt động mang tính trí tuệ hơn.
Và điểm cân bằng — tôi nghĩ — là độc nhất với mỗi người.
Và một số người, tôi nghĩ, dùng chạy bộ như một liệu pháp.
Một số người thì dùng ăn uống, một số người dùng chạy bộ, một số thì đánh bạc, bạn biết đấy, bất cứ thứ gì phù hợp với bạn.
Nên tôi không biết có một con số giờ nào đó, số dặm mỗi tuần hay gì không, chắc chắn là không.
Và việc bạn làm điều gì đó truyền cảm hứng cho bạn hay bạn làm điều gì đó mà nó đúng là một cực hình.
Tôi nghĩ điều đó tạo khác biệt về bao nhiêu năng lượng bạn có để làm nó và bao nhiêu là tốt cho bạn.
Tôi biết bạn đã dành nhiều thời gian ở phòng tập, Stephen Pressfield, người mà, bạn biết đấy, bạn đã trò chuyện và khái niệm về “sự kháng cự” của ông ấy, đúng không?
Tôi nghĩ có điều gì đó ở đó rằng bạn cần cho cơ thể một lượng kháng cự nhất định.
Điều đó đúng về mặt thể chất, nhưng cũng đúng về mặt tinh thần.
Quá nhiều kháng cự sẽ nghiền nát bạn, đúng không?
Rồi mọi thứ trở nên quá khó, làm bạn nản lòng và bớt năng lượng, nhưng không đủ kháng cự thì không có cảm hứng.
Rồi lúc đó thì chán nản, như bị bỏ tù — có thể đó là lý do vì sao, bạn biết đấy, việc bỏ tù người là điều chúng ta làm với những ai đã làm điều rất tồi tệ, bởi vì nó thực sự nghiền nát tinh thần con người khi bạn chẳng có gì để làm.
Và có cái gì đó để làm chính là một kiểu tạo ra kháng cự cho tâm trí con người.
Nghĩa là phải để tâm trí bạn va chạm vào thứ gì đó.
Và đó là điều mà các học giả, tôi nghĩ, thường rất thích — có một vấn đề để giải, có sự tò mò về điều gì đó.
Đúng.
Nhìn nhận kháng cự theo lăng kính những gì chúng ta đang nói hôm nay thật rất thú vị.
Tôi nghĩ đáng nhấn mạnh lại vì chúng ta đã thiết lập, bạn đã thiết lập, công bằng mà nói.
Bạn đã chỉ ra rằng không chỉ là ty lạp thể tạo ATP và năng lượng, mà thực tế còn kiểm soát dòng năng lượng.
Biến đổi.
Biến đổi nó, tất cả “tín hiệu” — tốc độ và nội dung.
Và vì vậy có khâu phân bổ, nhưng rồi cũng có ý tưởng rằng để biến đổi năng lượng, nó phải gặp kháng cự, bạn biết đấy, chính ở đó là nơi xảy ra sự biến đổi.
Và có lẽ khái niệm toàn bộ về trở nên sống động hơn, tốt hơn, học hỏi, v.v., là về cảm giác ma sát đó.
Đúng.
Khi tôi đã làm các tập về tính dẻo thần kinh, tôi cố gắng thực sự đi vào đầu óc mọi người, như khoảnh khắc bạn cảm thấy bức bối, điều đó có nghĩa là cơ hội để tính dẻo xảy ra đang được bật lên.
Đúng.
Bộ não của bạn sẽ không thay đổi nếu nó ở trạng thái giống như mọi trạng thái khác.
Đúng.
Đáng tiếc, đó là lý do tại sao những trải nghiệm chấn thương lại rất giỏi trong việc tái nối dây não bộ, vì não bạn sẽ nghĩ, tôi không quen với lượng adrenaline và norepinephrine nhiều như thế này, cái gì đó, bất cứ chuyện gì đang xảy ra bây giờ là thật sự quan trọng và nó thực sự nắm bắt quá mức.
Vâng.
Và đó là PTSD.
Nó nắm bắt các sự kiện ngẫu nhiên.
Đó là cả một vấn đề.
Nhưng để học tập lành mạnh, học thích nghi, bạn phải có kháng cự.
Nếu bạn có thể làm được việc đó một cách dễ dàng, não bạn sẽ không thay đổi.
Chính xác.
Nếu bạn làm được việc đó, cơ thể bạn sẽ không thay đổi.
Và tôi cố giải thích điều này trong bối cảnh các chuyện nhận thức, rằng cảm giác bức bối và thất vọng — bạn phải đi tìm thứ đó.
Bạn không muốn lạm dụng nó.
Nhưng tôi nghĩ nếu, tôi ước họ đã nói với tôi điều đó khi tôi còn đi học.
Tôi biết.
Đúng.
Ý tôi là, tôi là một người học khá hăng say, nhưng bạn chỉ muốn nói với mọi người rằng khoảnh khắc bạn thấy bực bội, tuyệt vời.
Chuỗi mạch của bạn đã sẵn sàng để thay đổi.
Ừ.
Dù sao, tôi rất nhiệt huyết về điều này.
Bởi vì đó là cách chúng ta trở nên tốt hơn.
Ừ.
Và tôi nghĩ hầu hết mọi người cảm thấy điều đó và họ nghĩ, ồ, họ đang làm sai điều gì đó, nhưng thực ra những lỗi đó báo hiệu nhiều hơn và nói với não bạn rằng bạn phải thay đổi.
Ừ.
Chỉ là sự thay đổi mất thời gian và nó cần thời gian và cần năng lượng.
Lý do khiến thay đổi khó, các chuyển tiếp, bất kỳ kiểu gì, bạn biết đấy, chuyển nhà là một trong những chuyện căng thẳng nhất, ly hôn, bạn đang thay đổi mối quan hệ, bất kỳ chuyển đổi nào, theo định nghĩa, một chuyển đổi đòi hỏi thay đổi, mà thay đổi thì cần năng lượng.
Và tôi nghi ngờ lý do vì sao các chuyển đổi cuộc đời lại khó là vì chúng đòi hỏi năng lượng.
Và chúng ta có một lượng hữu hạn.
Vậy kháng cự — nguyên lý kháng cự năng lượng — là điều chúng tôi mới phát triển gần đây với Neurosha để tóm gọn điều này.
Nó nói rằng, cuộc sống là kháng cự.
Bạn không thể có cuộc sống nếu không có kháng cự.
Không có biến đổi.
Bạn là một xác chết.
Đúng vậy.
Hoặc bạn như một tia sáng rực rỡ trong không gian vũ trụ.
Nó cứ chạy mãi.
Nó cứ đi mãi, không bao giờ biến đổi.
Có tiềm năng để thay đổi, nhưng không có sự chuyển hóa.
Nó sẽ không bao giờ thay đổi cho đến khi nó va chạm với kháng cự — chẳng hạn như một chiếc lá xanh trên Trái Đất.
Tôi rất thích cái ý tưởng đó.
Nó là một khái niệm quan trọng.
Và để tham khảo, nếu bạn nghĩ về thể hình hay việc tập luyện thân thể làm sao mà cơ thể mạnh hơn.
Cách cơ thể mạnh lên là bằng cách đối diện với kháng cự, đúng không?
Nếu cơ bắp bạn đã quen với một mức tạ nhất định, nếu bạn muốn tăng sức mạnh hoặc khối lượng, bạn cần phải nặng hơn, đúng không?
Và vậy là tăng kháng cự.
Cũng giống vậy, nếu bạn gửi một phi hành gia ra ngoài không gian, cơ thể họ trở nên rất yếu, xương bị mất khoáng và cơ bắp teo lại và, bạn biết đấy, tim họ yếu đi.
Rồi khi họ quay trở lại Trái Đất thì họ gặp khó khăn.
Và đó vì khi ra ngoài không gian, không có kháng cự, đúng không?
Trọng lực thì, bạn không cảm thấy trọng lực vì bạn cứ rơi liên tục, đúng không?
Và không có gì để cơ thể bạn phải kháng lại cấu trúc của nó.
Họ lão hóa rất nhanh.
Ừ, đúng.
Phi hành gia không có kết quả tốt lắm.
Bây giờ họ có những cách để bù đắp cho điều này.
Tôi muốn nghỉ một chút và cảm ơn một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, Waking Up.
Waking Up là một ứng dụng thiền cung cấp hàng trăm chương trình thiền có hướng dẫn, các khóa đào tạo chánh niệm,
các buổi yoga nidra, và nhiều hơn nữa.
Tôi bắt đầu tập thiền khi khoảng 15 tuổi, và nó đã có ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống của tôi.
Tính đến giờ, đã có hàng nghìn nghiên cứu chất lượng được bình duyệt nhấn mạnh việc thiền chánh niệm có thể hữu ích như thế nào
trong việc cải thiện tập trung, quản lý căng thẳng và lo âu, cải thiện tâm trạng, và nhiều lợi ích khác.
Những năm gần đây, tôi bắt đầu dùng ứng dụng Waking Up cho việc thiền của mình vì tôi thấy
nó là một nguồn tài nguyên tuyệt vời giúp tôi duy trì đều đặn việc thực hành thiền.
Nhiều người bắt đầu thiền và thấy được một số lợi ích, nhưng cũng có nhiều người gặp khó khăn
trong việc duy trì thói quen đó.
Điều mà tôi và rất nhiều người khác yêu thích ở ứng dụng Waking Up là nó có rất nhiều
bài thiền khác nhau để lựa chọn, và những bài thiền đó có độ dài khác nhau.
Vì vậy rất dễ để giữ thói quen thiền, cả về khía cạnh mới mẻ.
Bạn sẽ không bao giờ chán các bài thiền đó.
Luôn có điều mới để khám phá và để tìm hiểu về bản thân và về hiệu quả của thiền.
Và bạn luôn có thể chèn thiền vào lịch trình của mình, ngay cả khi bạn chỉ có hai hoặc ba phút mỗi ngày để thiền.
Tôi cũng rất thích làm yoga nidra, hay cái mà đôi khi gọi là “nghỉ sâu không ngủ”, khoảng 10 hoặc 20 phút, vì đó là cách tuyệt vời để phục hồi sinh lực tinh thần và thể chất mà không có cảm giác mệt mỏi như một số người trải qua khi thức dậy sau một giấc ngủ ngắn thông thường.
Nếu bạn muốn thử ứng dụng Waking Up, hãy vào wakingup.com/Huberman, nơi bạn có thể nhận thử nghiệm miễn phí 30 ngày.
Lặp lại, đó là wakingup.com/Huberman để truy cập thử nghiệm miễn phí 30 ngày.
Tôi tò mò muốn biết suy nghĩ của bạn về lĩnh vực đang nổi lên nhanh chóng của các chất bổ sung và peptide
mà mọi người đang dùng để rõ ràng là cải thiện chức năng ti thể, sức khỏe, năng suất, v.v.
Những cái hiện nổi lên trong đầu tôi là những thứ sau đây, để khoanh vùng một chút, vì đây là một lĩnh vực rất rộng.
Coenzyme Q10, một số người, trong đó có tôi, dùng.
Đây không phải là quảng cáo cho nó.
Chỉ là tôi dùng thôi.
Người ta nói với tôi rằng nó có thể giúp ti thể của tôi.
Tôi thì không dùng methylene blue.
Tôi sẽ nói lý do sau.
Có một số peptide như SS31.
Nó đang trở nên rất phổ biến hiện nay.
Hỗn hợp NAD, SS31.
Những thứ thế này, người ta đang tiêm chúng như điên.
Ồ đúng.
SS31 à? Tôi đảm bảo trong bán kính một dặm có rất nhiều người tiêm SS31.
Chúng tôi ở Los Angeles.
Vâng, SS31, phối hợp với NAD, rất phổ biến.
Còn vài cái khác.
SLU, SLU, còn một cái nữa.
Tất cả những điều này là MOTC.
Rất nhiều người đang tiêm những peptide này với nỗ lực cải thiện chức năng ti thể của họ.
Rất muốn biết suy nghĩ của bạn về chuyện này.
Đừng lo, bạn được bảo vệ bất kể bạn trả lời theo hướng nào.
Vâng, thuật ngữ “chức năng ti thể”, “rối loạn chức năng ti thể”, bạn biết đấy,
tôi nghĩ là hơi thiếu chính xác vì ti thể có nhiều chức năng.
Vì vậy, tôi nghĩ cách đặt tên đó là, có lẽ, thứ gì đó mà các nhà nghiên cứu dùng trong ngách chuyên môn.
Nhưng tôi nghĩ gọi chung là rối loạn chức năng ti thể thì dễ gây hiểu lầm vì ti thể biến đổi năng lượng
và tạo ATP.
Đúng.
Chúng tạo hormone và tạo ra các tín hiệu.
Nhưng quay lại chuyện bổ sung, tôi còn là sinh viên khi SS31 được phát hiện.
Và tôi nhớ người phát hiện ra, Hazel Sato, người đã phát hiện SS31.
Cô ấy đã trình bày tại các hội nghị.
Vậy nên tôi đã chứng kiến quá trình—bây giờ nó được thương mại hóa, bạn biết đấy, như một peptide “âm thầm”.
Rồi sau đó nó được đưa lên giao dịch công khai.
Nó đã không đáp ứng được kỳ vọng.
Lẽ ra nó sẽ là một phương pháp điều trị cho bệnh ti thể.
Và hầu hết các thử nghiệm đều tiêu cực.
Bạn biết đấy, những thứ đó, chúng ta đang cố tinh chỉnh hệ thống.
Tôi nghĩ những gì chúng ta cố gắng làm với các chất bổ sung là tối ưu hóa, điều chỉnh mạch nối trao đổi chất,
bạn biết đấy, mạch chuyển electron tới oxy.
Trong một thế giới lý tưởng, electron chảy từ thức ăn tới oxy, như hai cực của một pin, như một mạch đơn giản,
với lượng điện trở vừa phải, đúng không?
Quá nhiều điện trở thì cảm thấy thật tồi tệ.
Cảm giác như bạn nín thở và cảm thấy mình sắp chết, đó là quá nhiều điện trở.
Không đủ điện trở thì cảm thấy, bạn biết đấy, như mất kiểm soát và có thể chúng ta nghĩ đó là hưng cảm,
nơi bạn cảm thấy có quá nhiều năng lượng đến mức không thể kiềm chế được.
Rồi bạn không ngủ được và cuộc sống của bạn rồi rơi vào hỗn loạn.
ADHD là một ví dụ tốt khác về điều đó.
Có thể là như vậy.
Vì vậy, có thể những loại rối loạn tâm thần đó, chúng ta nghĩ là những rối loạn về “độ kháng năng lượng”.
Chúng ta không có bằng chứng trực tiếp cho hầu hết điều này, nhưng tôi nghĩ đó là một ý tưởng được ủng hộ khá tốt.
Và các chất bổ sung trong những trường hợp khi mạch của bạn bị tổn hại, như nếu bạn thiếu coenzyme Q10,
nếu bạn dùng nó, bạn sẽ cảm nhận được.
Và nếu bạn thiếu một thứ gì đó như vitamin B12, có nhiều phần của ti thể cần vitamin B để electron chảy về phía oxy.
Vì vậy, thiếu vitamin B, các loại vitamin B khác nhau, kể cả NAD, có thể thực sự tệ.
Và mọi người có thể bị hội chứng giống mệt mỏi mãn tính do thiếu vitamin B12, ví dụ.
Vì vậy, trong những trường hợp có thiếu hụt hoặc bạn nghĩ có thể thiếu hụt, có lẽ các chất bổ sung có thể giúp, bạn biết đấy, giảm bớt tình trạng đó.
Cảm nhận của tôi là, chúng ta đã tiến hóa trong khoảng thời gian rất dài và thực sự được tối ưu hóa khá tốt.
Cơ thể và tâm trí, như hai biểu hiện của dòng năng lượng này, có thể hoạt động hòa hợp với nhau nếu chúng ta mang nhận thức đến với nó.
Và nếu chúng ta giữ năng lượng lưu thông bằng cách tập thể dục, bằng cách không ăn quá nhiều và, bạn biết đấy, thỉnh thoảng cảm thấy đói, tôi nghĩ có những cách để tối ưu hóa hệ thống.
Và có rất nhiều người sống lâu, khỏe mạnh, viên mãn và họ thỉnh thoảng bị ốm, nhưng họ hồi phục mà không cần bổ sung hay can thiệp y tế.
Vậy nên, tôi nghĩ có thể có một con đường để đạt được điều đó.
Và tôi nghĩ có chỗ cho thực phẩm bổ sung, nhưng tôi chưa bao giờ dùng bất kỳ loại thực phẩm bổ sung nào.
Và bạn có nhiều năng lượng.
Tôi nuôi dưỡng năng lượng của mình bằng những cách khác nhau.
Và tôi cảm thấy đó là khoản đầu tư tốt hơn cho năng lượng và nhóm nghiên cứu của tôi.
Chúng tôi chưa nghiên cứu về thuốc — hoặc đã có người mời chúng tôi giúp các công ty dược phẩm hoặc các công ty thực phẩm bổ sung — để kiểm tra ảnh hưởng của thực phẩm bổ sung lên ty thể.
Nếu chúng tôi đi theo hướng đó, thì tôi nghĩ đó là một cách tiếp cận có thể mang lại kết quả hữu ích vào một lúc nào đó.
Nhưng tôi cảm thấy năng lượng và đóng góp của mình với tư cách nhà khoa học sẽ thích hợp hơn khi hiểu cơ sở năng lượng của tâm trí, các trải nghiệm chủ quan, cơ thể, và phát triển một hệ thống toàn diện hơn về chúng ta là gì ở phương diện năng lượng và chúng ta có thể làm gì để hỗ trợ điều đó.
Bạn đang làm công việc tuyệt vời. Hãy tiếp tục con đường bạn đang theo.
Tôi chỉ muốn biết suy nghĩ của bạn về vấn đề đó.
Và tôi nên nói để có trách nhiệm rằng mọi người đừng tiêm peptide mà được ghi là chỉ “dùng cho mục đích nghiên cứu”. Người ta đang mua chúng trên thị trường xám.
Tôi có nhắc tới methylene blue, nên tôi xin nói rõ là tôi đã tránh nó vì hai lý do.
Thứ nhất, tôi đã thấy những hình ảnh về những bộ não bị nhuộm xanh của những người vừa dùng nó. Điều đó không có nghĩa là não họ vẫn giữ màu xanh do họ vừa dùng, nhưng có một số dữ liệu cho thấy methylene blue có thể chen vào DNA và có khả năng gây một số đột biến. Điều đó làm tôi lo ngại.
Và cũng có một số dữ liệu — Chris Masterjohn đã nói về điều này gần đây — rằng nếu người ta bị tổn thương ty thể, ví dụ như do ngộ độc carbon monoxide hoặc các vấn đề chuyển hóa khác, thì có thể methylene blue, vì nó có thể chuyển hướng một số con đường cho các electron này, sẽ hữu ích.
Nhưng nếu người ta nói chung khỏe mạnh thì nó có thể gây ra nhiều vấn đề hơn là giải quyết. Và đó là lý do đủ để tôi quyết định tránh xa thứ này.
Ngoài ra, tôi cũng không muốn lưỡi mình xanh như một con thằn lằn.
Dù sao, đó không phải điều nghiêm trọng. Nhưng với tôi mọi chuyện hơi mong manh, và tôi lo về việc người ta cứ tự ý dùng nó.
Tôi rất vui khi phòng thí nghiệm của bạn đang tập trung vào các khía cạnh phân tử, nhưng cũng như bạn nói, cả khía cạnh trải nghiệm, thiền định, ý nghĩa, mục đích.
Và khái niệm “flow” là điều tôi muốn hỏi bạn thêm.
Khi bạn thấy những thứ như Thái Cực Quyền, nếu bạn ở New York, thấy mọi người sáng sớm ra tập Thái Cực Quyền.
Hay nhiều năm trước, tôi xem một cuộc phỏng vấn với Iggy Pop, bạn biết đấy, nhạc sĩ từ, ôi chao, những năm 70. Giờ ông ấy vẫn giữ thể trạng tuyệt vời và luôn như vậy. Họ hỏi ông, bí quyết là gì? Họ lúc nào cũng hỏi kiểu “ông ăn gì?”.
Ông nói rằng tất cả là ở việc thở Qigong. Tôi bật cười vì Thái Cực, thở Qigong — cá nhân tôi tin rằng dù là chạy bộ, Thái Cực, thở Qigong hay nâng tạ,
chính hoạt động đó có những lợi ích liên quan đến hô hấp, lưu lượng máu, sức căng cơ v.v. và khả năng phục hồi.
Nhưng lớp lợi ích bổ sung đến từ việc hiểu theo thời gian — yoga cũng vậy — hiểu được cách hướng năng lượng trong cơ thể và tâm trí.
Để có thể bắt mình vượt qua những lần lặp lại khó khăn, nhưng rồi nghỉ thật hoàn toàn trong thời gian nghỉ.
Để di chuyển linh hoạt từ vị trí này sang vị trí khác, không chỉ là một cử động vật lý, mà là một bài tập để có thể dự đoán, được rồi, phần đau sắp đến.
Tôi sẽ không căng mình quá mức. Tôi sẽ cố gắng, gọi là “flow” qua nó.
Nhưng tôi cũng sẽ giữ chừng mực và lùi lại.
Vì vậy — tôi nghĩ rằng với mọi hoạt động thể chất và tinh thần đều có phần học hành, và rồi có phần siêu-học (meta-learning) đến từ việc lặp đi lặp lại.
Bạn có được sự kỳ vọng và hiểu biết. Bạn học cách phân bổ năng lượng.
Và tôi chỉ muốn nghe ý kiến bạn về điều này.
Vậy nên tôi không nghĩ đó là Qigong per se, Thái Cực per se, yoga, Pilates, hay nâng tạ per se. Tôi nghĩ mỗi thứ đều có lợi ích khác nhau.
Ừ.
Nhưng suy nghĩ của bạn về việc học để trở thành một kênh dẫn năng lượng tốt hơn — ôi chao, nghe có vẻ rất mê tín, nhưng kệ — một người điều hướng năng lượng.
Hai nhà khoa học bàn về điều này.
Thực ra điều này không phải mê tín. Ý tôi là, ty thể dẫn năng lượng, bạn có thể coi chúng là kênh dẫn năng lượng từ sinh hóa tới điện, tới ATP, tới các chất chuyển hóa, tới các phân tử oxy phản ứng — tất cả đều là các dạng hay phương thức khác nhau của năng lượng.
Liệu có một thực tại phân tử cho Qigong hay cho “chi” hay “prana” hay không? Có thể.
Và có thể thôi.
Và nếu ta nhìn vào tất cả những thực hành này và hỏi mục đích của sự hội tụ kiến thức là gì — cái gì là thật? Có lẽ mỗi thứ đều có một mảnh sự thật.
Sinh học phân tử và các khoa học phân tử cũng có một mảnh sự thật, nhưng không phải toàn bộ chân lý.
Cảm nhận của tôi là điều gì đó đúng có lẽ là một khung lớn hơn để chứa cả tồn tại phân tử/vật lý của chúng ta và tồn tại trải nghiệm của chúng ta, đúng không?
Những cảm xúc, trạng thái ý thức, trạng thái tâm trí mà chúng ta biết là có thật, những trạng thái ý thức điên rồ mà ta có thể trải nghiệm với chất gây ảo giác, ví dụ.
Cái gì có thể ôm trọn tất cả những điều này?
Sự thật lớn hơn, theo tôi, là chúng ta là năng lượng.
Và chúng ta chảy qua cái kênh này, cái cơ thể này, đúng không? Chúng ta có miệng, mũi, phổi, tim. Tất cả những thứ này bạn có thể hiểu dưới góc độ giải phẫu. Giải phẫu con người có thể được hiểu như một hệ thống dẫn năng lượng, một hệ thống dòng chảy năng lượng, giống như một “flow cell”, giống như một vi mạch. Rồi có những cổng đóng mở để xử lý thông tin. Thay vì là điện chạy qua, ở đây là thức ăn được truyền dẫn. Rồi oxy ở đầu kia kéo các electron.
Vậy có lẽ tất cả những thực hành đó liên quan tới sự chuyển động của năng lượng, vốn cuối cùng là các electron chảy qua quá trình trao đổi chất của bạn, qua ty thể. Nhưng còn có một chiều trải nghiệm đối với điều đó, cũng thực tế không kém. Chúng ta chưa có công cụ khoa học để đo lường điều này. Chúng ta chẳng thể, ví dụ, chụp hình bằng cộng hưởng từ (MRI) — có thể là chưa thể. Nhưng tôi nghi rằng có một chân lý ở đó và có thể một phần của chân lý ấy chính là cách bạn mô tả Thái Cực Quyền và cách chúng ta luyện tập thể dục.
Bạn tập, bạn dồn lực, rồi bạn cần nghỉ thật sâu. Nếu bạn không nghỉ đúng mức, bạn sẽ tự làm mình bị thương và sẽ không mạnh lên, không phát triển hay tiến hoá. Về mặt tinh thần, chúng ta cần có trở lực. Nghĩ về năng lượng: sự kháng cự khiến ta phải tư duy — có thể xây dựng một triết lý giáo dục quanh ý niệm này. Nghệ thuật giáo dục là tìm liều lượng trở lực phù hợp để cho một đứa trẻ tiếp xúc. Nếu bài toán quá khó hoặc thầy cô quá nghiêm khắc, bạn sẽ nghiền nát chúng, giết chết tinh thần. Nhưng nếu không áp đặt bất kỳ trở lực nào, không có quy tắc, năng lượng sẽ phóng đi và chúng sẽ chẳng bao giờ học được. Phải có một “điểm ngọt” vừa đủ — đó là điều các bậc thầy, những người cố vấn giỏi làm được.
Tôi nghĩ tôi bắt đầu thấy vai trò của mình như một người cố vấn cho mọi người trong phòng thí nghiệm, phần nào là như vậy. Tôi nhìn họ như những quá trình năng lượng, họ đang biến đổi năng lượng. Họ cần mức trở lực phù hợp, không quá nhiều. Điều đó làm tôi có nhiều lòng trắc ẩn hơn với họ như những chuyển động năng lượng, và tôi nhận ra mình nhạy cảm hơn với ảnh hưởng tôi gây lên họ.
Toàn bộ chuyển động này — Thái Cực Quyền, tập luyện, nâng rồi nghỉ — tương tự với cách tim hoạt động. Tim hoạt động bằng cách co (kỳ tâm thu) rồi giãn, rồi lại co và giãn. Tương tự với cách neuron hoạt động: một điện thế hoạt động rồi tới pha trơ — bạn cần có khoảng thời gian trơ đó. Cũng vậy với chu kỳ ngủ-thức: bạn cần tỉnh dậy, nhiệt độ cơ thể tăng, cortisol tăng vọt, bạn nhận biết thế giới, tiếp xúc với các yếu tố gây stress. Nếu không có đủ stress/thử thách/những điều có ý nghĩa trong đời, bạn sẽ chán và có cảm giác muốn bỏ cuộc. Nên bạn cần những kích thích đó — nhưng rồi bạn cũng phải buông lỏng và ngủ.
Có lẽ tất cả điều này tiến hoá từ sự tồn tại của chúng ta trên hành tinh này: mặt trời mọc thì mọi thứ ấm lên, năng lượng chuyển động; mặt trời lặn thì lại hạ nhiệt. Bình minh và hoàng hôn, ngày và đêm là co lại và nghỉ ngơi. Toàn bộ thực hành yoga dựa trên điều này: bạn căng cơ, giữ những tư thế khó, đặt áp lực lớn lên cơ bắp — rồi để làm gì? Để shavasana (tư thế nằm thư giãn). Toàn bộ mục đích của yoga chính là shavasana: bạn chuẩn bị cho cơ thể bằng cách đưa rất nhiều trở lực vào, để rồi cuối cùng có thể thư giãn thật sự.
Và có lẽ nghệ thuật huấn luyện không chỉ là hành động, mà là trạng thái “là”. Nghệ thuật của việc tồn tại — bởi nếu ta làm quá nhiều, nhiều chuyên gia đều thấy điều này — nếu bạn luôn luôn làm và không bao giờ lùi lại để nghỉ và chỉ đơn thuần “là”, thì bạn bỏ qua việc cho năng lượng chảy và tự chữa lành. “Là” thực sự có nghĩa là để năng lượng của bạn chảy và làm việc của nó: chữa lành cơ thể, củng cố ký ức và tất cả những điều đẹp đẽ xảy ra trong giấc ngủ. Thay vì biến mọi thứ thành thứ gì đó ở thế giới bên ngoài — như một bài báo hay khoản đầu tư — cần có sự cân bằng.
Rõ ràng theo tôi nghe, sức khỏe — cả tinh thần lẫn thể chất — và cuộc sống thực ra phụ thuộc nhiều vào các trạng thái của tâm trí và cơ thể, và việc làm chủ các chuyển tiếp vào, xuyên qua và ra khỏi những trạng thái đó. Nhưng theo một cách kiểm soát được, học cách điều hướng chúng để chúng ta không bị chi phối bởi kịch tính, hay bởi việc tê liệt mình trong các hoạt động trực tuyến, hay bởi năng lượng của những việc xảy ra bên ngoài mà kéo chúng ta đi. Vì vậy ta cần tự nhận thức.
Tôi thích ý tưởng rằng chính sự kháng cự là điều cần tìm — không phải như một trạng thái vĩnh viễn, mà như một trạng thái tạm thời để ta có thể đi qua. Và tôi nghĩ nếu — rõ ràng mọi người đã học được rất nhiều hôm nay — nhưng nếu không có gì khác, bây giờ họ hiểu nguyên lý sinh vật-lý rằng chính qua sự kháng cự đó bạn định hướng và tạo ra năng lượng cho điều khác. Biến đổi. Bạn biến đổi. Đúng vậy. Cảm ơn.
Các nhà quản lý tốt biết điều này: nếu bạn muốn có nhân viên hài lòng và một đội ngũ thực sự tìm thấy niềm vui và mục đích, con người cần được phát triển và học hỏi — và cách đó xảy ra là bằng việc tạo ra mức độ kháng cự phù hợp. Steven Pressfield đã nói điều này — lần đầu tôi biết đến ông ấy là khi ông xuất hiện trên podcast của Joe Rogan nói về cuốn sách của mình và về khái niệm “resistance”, ông bàn về nó theo những cách hơi khác nhau.
Nhưng tôi nghĩ triết lý chống lại kháng cự của anh ấy qui về năng lượng. Và anh ấy nói về việc khi bạn cảm thấy sợ một điều gì đó, đúng không, như với một nghệ sĩ, tôi nghĩ anh ấy nói như một nghệ sĩ và cho các nghệ sĩ — khi bạn cảm nhận vào một vấn đề hay một thách thức, hay một dự án mới. Và bạn kiểu như, ôi, tôi không biết nữa, chuyện này đáng sợ thật. Tôi nghĩ lời khuyên của anh ấy là khi bạn cảm thấy sợ, đó là tín hiệu rằng có điều gì đó ở đó dành cho bạn, đúng không, rằng điều này có thể giúp bạn trưởng thành. Và tôi đồng cảm với điều này, thực sự rất đồng cảm, và, bạn biết đấy, tôi đưa ra nhiều quyết định theo kiểu đó.
Tôi có thể suy nghĩ hợp lý và logic về các bước trong một con đường hóa sinh và về cái nhìn logic, ví dụ năm năm, mười năm, lập kế hoạch chiến lược. Nhưng tôi ngày càng có cảm nhận rằng khi bạn đưa quyết định bằng trái tim, về cơ bản là bằng cách lắng nghe trạng thái năng lượng của mình. Bạn cảm nhận, bạn thấy một điều gì đó, bạn thấy một người nào đó, bạn kiểu như, ồ, tôi thích cái này, hoặc hơi sợ một tí, đúng không? Tôi bắt đầu hỏi vợ tôi, cô ấy rất giỏi việc này, “em cảm thấy thế nào?” Tôi nghĩ trước đây tôi hay hỏi bạn đời mình, “anh đang nghĩ gì?” Và nếu bạn hỏi ai đó “anh đang nghĩ gì?”, ngay lập tức bạn rơi vào cấp độ nhận thức/thời suy nghĩ, vốn thiếu đi cái chuyển động đẹp của năng lượng. Nếu bạn hỏi ai đó “anh cảm thấy thế nào?” và nếu người đó — nếu bạn tạo được không gian cho người ấy thật sự trả lời từ chỗ đó, thì bạn thực sự có thể bắt sóng trạng thái năng lượng của họ. Và khi đó bạn có thể là một người bạn đời tốt hơn, nếu bạn coi một mối quan hệ như một sự trao đổi năng lượng, đúng không?
Và tôi có thể ở trong trạng thái tốt hơn nếu tôi biết “ồ, cô ấy đang không thấy ổn.” Tôi nghĩ càng ngày bạn nuôi dưỡng nhận thức về năng lượng kiểu này, tôi đồng ý—nhận thức, nhận thức cá nhân, và tôi sẽ nói là nhận thức về năng lượng, cảm nhận tới các ty thể của bạn, có lẽ đó là cái cốt lõi. Tôi nghĩ đó là siêu năng lực lớn nhất của chúng ta với tư cách con người. Và đó không phải khái niệm mới. Tôi nghĩ đó là nền tảng cho nhiều truyền thống tâm linh, như việc trau dồi nhận thức về bản thân. Rồi đến một lúc bạn nhận ra không còn “bản ngã” nữa. Tôi chỉ là sự chuyển động của năng lượng, và bạn cũng là sự chuyển động của năng lượng. Rồi tất cả chúng ta đều xuất hiện, trồi lên từ một dòng ý thức nền tảng, và có nhiều ý tưởng về điều này. Tôi không chắc tất cả nó gắn kết hoàn toàn như thế nào, nhưng nhận thức cũng quan trọng với một nhà khoa học. Nếu bạn đi vào khoa học mà không có tự nhận thức, thì các thiên kiến của bạn sẽ chi phối những dự án bạn chọn làm, chi phối những khoản tài trợ bạn xin, và chi phối kiểu khoa học bạn tạo ra và sản xuất. Và vì vậy nếu thiếu tự nhận thức, tôi nghĩ chúng ta không phải lúc nào cũng đang thực hiện hết tiềm năng của mình và tiềm năng chung của nhân loại.
Nếu chúng ta có thể trở thành người tốt nhất có thể, thì chúng ta có thể giúp những sinh vật khác trở thành phiên bản tốt nhất của chính họ. Chúng ta có thể hiện diện. Và khi bạn hiện diện với ai đó, về cơ bản bạn đang nói: tôi thấy bạn, quá trình năng lượng của bạn, và tôi đang mở với bạn — bạn cảm thấy thế nào? Đó là lý do tôi nghĩ những cuộc trò chuyện kiểu đó và kết nối sâu với một con người khác lại rất đáng giá. Và tôi nghĩ điều đó đúng trên diện rộng. Chúng ta là sinh vật xã hội. Điều này có nghĩa là chúng ta yêu thích kết nối với người khác. Và tôi nghi rằng đó là vì nó giúp chúng ta “chảy”, nó giúp năng lượng của chúng ta lưu thông. Và chúng ta yêu thích những dự án kích thích, truyền cảm hứng. Và những từ đó — kích thích, truyền cảm hứng — về cơ bản đều là thuật ngữ liên quan tới năng lượng. Vậy nên những thứ giúp chúng ta chảy — dù là nhận thức, tâm linh, trí tuệ hay xã hội — tôi nghĩ có lẽ đều qui về: liệu điều này giúp năng lượng chảy qua các ty thể của chúng ta dễ dàng hơn không? Hay nó mang lại cho tôi một sự kháng cự? Hay điều này đem đến cho tôi một sức cản mà tôi cảm thấy mình có khả năng, tiềm năng nội tại để vượt qua? Rồi khi tôi buông bỏ, tôi trở nên mạnh mẽ hơn, và tôi phát triển như một con người, và tôi học hỏi.
Tôi thích điều đó. Đó là một cách nhìn mọi thứ tập trung vào ty thể hoặc dòng chảy năng lượng. Và tôi nghĩ đó là nền tảng của sự sống. Tôi biết anh đang viết sách bây giờ. Nghe có vẻ như sẽ còn một cuốn nữa theo sau cuốn đó, “hôn nhân ty thể” vào một lúc nào đó. Tôi chỉ nói nửa đùa thôi. Những gì anh mô tả thật đẹp và nắm bắt được rất nhiều điều mà người ta đang tìm kiếm. Và tôi nghĩ điều người ta hiểu theo trực giác về những thứ khiến họ cảm thấy tốt so với những thứ khiến họ thấy xấu là đúng. Và chúng ta phải gắn thêm rằng kháng cự là then chốt cho sự phát triển. Vậy nên không chỉ là việc có thứ gì đó tốn ít công sức hơn so với thứ khác. Không đơn giản chỉ có vậy. Nó không vô hạn phức tạp, nhưng cũng không đơn giản như vậy.
Nói về phần giải đáp, trước khi tôi tới đây trò chuyện với anh, tôi đã nhờ Internet gửi vài câu hỏi. Thỉnh thoảng chúng tôi làm một mục hỏi đáp trả lời ngắn. Nếu được, tôi sẽ lấy điện thoại và gom vài câu để hỏi, yêu cầu trả lời ngắn. Câu hỏi đầu tiên là: tại sao tiêu thụ quá nhiều calo lại gây rối loạn các con đường ty thể?
Ừ, tôi nghĩ là vì nó làm tăng sức kháng cự năng lượng. Nó giống như một mạch điện đơn giản, hoặc như một cái máy tính, và rồi bạn vặn tăng điện áp. Khi bạn ăn quá nhiều, bạn đặt vào hệ thống quá nhiều thức ăn, quá nhiều năng lượng, và hệ thống bị quá tải. Điều đó làm tăng đường huyết hoặc lipid máu. Và tác động của việc này, chúng ta hiểu là nó đẩy electron lên các ty thể tội nghiệp của bạn. Ty thể tiến hóa để cực kỳ nhạy cảm.
Rồi khi có, kiểu như, một chút năng lượng, không đủ năng lượng, họ thay đổi hành vi.
Nếu có quá nhiều năng lượng, họ cũng thay đổi hành vi.
Có sự đẩy lên liên tục của quá nhiều năng lượng.
Chúng tôi có một phương trình nhỏ giúp suy nghĩ theo năng lượng về chuyện này, gọi là nguyên lý trở kháng năng lượng, ERP.
Nguyên lý này nói rằng nếu bạn tăng nồng độ glucose, bạn tăng thế năng năng lượng, kiểu tương đương với điện áp.
Rồi điều đó làm tăng trở kháng năng lượng.
Nếu bạn không cho năng lượng đó chảy, nếu bạn không vận động, không hoạt động, không được kích thích bởi cái gì đó, bạn chỉ đơn giản là nạp quá nhiều thức ăn vào hệ thống, nó làm tăng trở kháng đối với dòng năng lượng.
Rồi bạn bắt đầu có nhiều tổn thất tiêu tán hơn, như quá nhiều các gốc oxy phản ứng và quá nhiều, bạn biết đấy, tổn hại phân tử có thể xảy ra.
Đó có lẽ là lý do vì sao ăn quá nhiều và đái tháo đường và các bệnh chuyển hóa làm tăng tốc độ già đi và tăng nguy cơ nhiều loại bệnh khác nhau.
Tôi nghĩ tất cả quy tụ vào trở kháng năng lượng.
Có người hỏi, liệu có tiến bộ nào về tối ưu hóa ty thể theo mô hoặc cơ quan không?
Tôi sẽ thêm vào đó, và/hoặc đo lường.
Về phần đo lường, chúng tôi đang làm việc về chuyện này.
Anna Monzo trong nhóm chúng tôi, người hiện đang chuyển sang Đức, đang phát triển một nền tảng mitotyping.
Và nếu bạn muốn khám phá kiểu, dù bạn là nhà khoa học hay không, và bạn muốn khám phá sự khác biệt phân tử giữa ty thể ở các cơ quan khác nhau của cơ thể, bạn có thể vào mitotypeexplorer.org và khám phá các ty thể ở các cơ quan khác nhau.
Về tối ưu hóa ty thể theo mô, theo cơ quan, tôi nghĩ chủ yếu sẽ được điều khiển bởi cách sử dụng và, bạn biết đấy, dòng năng lượng đặc thù trong mô đó.
Như chúng ta đã nói trước đó, nếu bạn luyện tập một thứ gì đó, luyện tập, ví dụ chơi vĩ cầm, một phần não của bạn sẽ được kích hoạt nhiều hơn.
Các mạch cụ thể sẽ được kích hoạt cùng nhau.
Chúng sẽ kết nối với nhau và có khả năng tạo nhiều ty thể hơn và có lẽ cũng trở nên hiệu quả hơn.
Vậy nên có sự tái dây thần kinh ở mức đó.
Tôi nghĩ ty thể tuân theo hoặc tồn tại để phục vụ dòng năng lượng.
Vì thế nếu bạn cho dòng năng lượng nhiều hơn vào chân, bạn sẽ tạo ra nhiều ty thể hơn để tăng số kênh dòng chảy.
Ty thể có những, bạn biết đấy, kênh nhỏ để dẫn năng lượng tới oxy.
Vậy nên, tôi không biết là chúng ta đã có cách nào chưa, có thể với, bạn biết đấy, liệu pháp ánh sáng, photobiomodulation hoặc có thể trường điện từ vào một lúc nào đó.
Chúng ta cần phát triển khi khoa học chữa lành mở ra và chúng ta hiểu bản thân theo năng lượng.
Tôi nghĩ chúng ta cần các phương pháp dựa trên năng lượng hoặc “được thông tin bởi năng lượng” để giúp sinh vật lành lại và có lẽ những phương pháp đó sẽ hướng tới ty thể.
Ừ, dùng ánh sáng hoặc công cụ khác để dẫn dắt việc chữa lành các cơ quan nội tạng cụ thể.
Điều đó sẽ cần một thứ gì đó, một thiết bị kiểu gì đó chứ không phải chỉ dùng một vùng cơ thể hay một thành phần não, đó là điều tôi nghe được.
Có lẽ là như vậy.
Mặc dù có một vài điều hơi điên rồ mà các nhà sư có thể làm, nghe nói, như tăng lưu lượng máu ở một bàn tay nhưng không phải bàn tay kia.
Thậm chí có dữ liệu cho thấy những người thiền cao cấp có thể tăng lưu lượng máu ở một phần não.
Vì vậy có thể có những cách không ngờ để tận dụng, bạn biết đấy, dùng tâm trí, về cơ bản, để điều hướng năng lượng theo những cách khác nhau.
Tôi bắt đầu nhìn nhận tâm trí như, bạn biết đấy, một bộ điều khiển tối thượng của năng lượng.
Như là, tâm trí có thể thực sự làm khử cực (depolarize) cơ bắp của bạn, đúng không?
Rồi làm cho bạn chạy.
Nó bắt đầu ở đây với cảm hứng hoặc động lực để co cơ của bạn hay để chạy hay để làm bất kỳ hành vi nào.
Đây là tâm trí điều khiển dòng năng lượng trong cơ bắp của bạn.
Những xét nghiệm tốt nhất hoặc nhạy nhất để đánh giá sức khỏe ty thể là gì, nếu có?
Tôi sẽ nói có nhiều câu hỏi, và có rất nhiều câu hỏi, xoay quanh ý tưởng này là, bạn biết đấy, làm sao tôi có thể đo sức khỏe ty thể như một bệnh nhân hoặc cùng với bác sĩ?
Có công ty nào làm xét nghiệm sức khỏe ty thể tốt không?
Có các xét nghiệm chẩn đoán mà các phòng khám cung cấp ở đâu đó, và chúng tốt để chẩn đoán các bệnh về ty thể.
Có vài công ty xuất hiện vì đây là tương lai.
Suy nghĩ về bản thân theo năng lượng, nhận ra chúng ta là năng lượng.
Nếu điều đó đúng, và tôi nghĩ là đúng, thì bạn làm gì với điều đó?
Và tôi nghi là chúng tôi đang làm việc để phát triển một viện sẽ thực sự kết hợp khoa học về năng lượng, sinh học ty thể, và tâm-sinh học (psychobiology) với trải nghiệm con người.
Đó thực sự là điều thôi thúc chúng ta hành động và quyết định liệu cuộc sống của ta có đáng sống hay không.
Những thứ đó chưa được kết hợp với nhau.
Và chúng ta cũng chưa nghiên cứu có hệ thống quá trình chữa lành.
Vì vậy chúng tôi đang xây dựng một viện mà sẽ, bạn biết đấy, làm nghiên cứu để phát triển những công nghệ đó, và sau đó chúng tôi cũng sẽ làm công việc đưa chúng thành công nghệ có thể tiếp cận được tới mọi người, bạn biết đấy, người ta có thể có ở nhà hoặc có thể như một thiết bị đeo, hay, đúng, như một bộ kit bạn nhận về nhà để thực sự giúp bạn tinh chỉnh năng lượng của mình và biết cái gì hiệu quả với bạn.
Chế độ ăn nào, bổ sung nào, hoặc có thể là người này trong đời bạn, khi ở bên họ, về mặt năng lượng, thực sự tốt cho bạn.
Và có thể điều đó có nghĩa họ là người tốt cho bạn.
Và có thể có người khác mà, bạn biết đấy, hút hết năng lượng của bạn.
Vì vậy chúng tôi đang làm việc trên các sáng kiến và phương pháp mới để điều chỉnh sức khỏe ty thể.
Hiện tại tôi không biết có những thứ mà tôi sẽ dùng để kiểm tra sức khỏe ty thể của chúng ta.
Tôi có thể chứng thực cả những mối quan hệ thúc đẩy sức khỏe ty thể lẫn những mối quan hệ làm suy yếu sức khỏe ty thể.
Một vài điều chỉnh nhỏ hàng ngày nào có thể giúp tăng — và người ta nói là năng lượng, nhưng hãy coi đó là đại diện cho dòng năng lượng. Giả sử bạn chỉ đưa ra một, hai hoặc ba khuyến nghị thôi. Nhiều người trong danh sách câu hỏi này rất bận rộn. Họ nói, tôi có con, tôi có công việc bận rộn. Một, hai hoặc ba việc đơn giản, ngoài những điều thông thường như tập thể dục, ngủ đủ giấc, v.v. Có những điều chỉnh nào, dám gọi là mẹo không?
Tôi nghĩ cố gắng không ăn vào buổi sáng, tức bỏ bữa sáng, dường như có lợi cho nhiều người. Tôi đã nghe lâu nay rằng bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày — bố tôi vẫn nói vậy. Ông vẫn tin như thế. Và tôi nghĩ điều đó đang hại sức khỏe của ông, giờ ông đã ngoài 60. Nên tôi cho rằng thỉnh thoảng biết đói có lẽ là một điều tốt. Và khi bạn cảm thấy đói, thay vì tự động với tay lấy thức ăn, hãy nghĩ rằng bạn có lẽ đang làm điều tốt cho ty thể của mình.
Khi một tế bào bị đói trong đĩa nuôi cấy, ty thể bắt đầu hợp nhất. Sự kết nối giữa các ty thể tăng lên. Có thể điều tương tự xảy ra trong cơ thể: bạn loại bỏ những ty thể kém, sinh ra những ty thể mới hoạt động tốt hơn, hiệu quả hơn. Vậy nên thỉnh thoảng để mình đói có lẽ là tốt.
Và còn việc thở dốc. Bạn có nhắc một người bạn nói rằng: “Tôi chỉ cần thở dốc một giờ.” Tìm cách để thở dốc — có thể là chạy, có thể là lên phòng gym — bất cứ điều gì làm bạn thở mạnh hơn. Bạn thở mạnh hơn vì ty thể đòi oxy. Đơn giản vậy thôi. Nếu bạn cảm thấy cần thở mạnh hơn, nghĩa là ty thể của bạn đang tiêu thụ năng lượng nhiều hơn, và điều đó có lẽ tốt cho bạn.
Tôi cần nói chút về thiền. Tôi nghĩ thiền theo một cách nào đó tác động đến năng lượng của chúng ta và có giá trị. Mới hôm qua có một bài đăng trên Nature Reviews Cardiology về thiền siêu việt (transcendental meditation). Điều đó cho thấy thế giới đang thay đổi: một tạp chí y khoa lâm sàng như Nature Reviews Cardiology đang nói có thể có điều gì đó liên quan đến việc làm dịu cơ thể. Không chỉ làm dịu tâm trí, có thể cải thiện sức khoẻ nói chung, mà còn có thể là một phương pháp điều trị giúp tim hồi phục, giúp điều trị bệnh tim mạch đe dọa tính mạng. Vì vậy — tôi nghi ngờ thiền có tác dụng.
Tôi có thói quen 10 phút mỗi sáng. Tôi ngồi xuống và tôi nghiêm túc với việc này. Tôi thức dậy, việc đầu tiên là ngồi 10 phút với ứng dụng Waking Up của Sam Harris. Nó giúp tôi kết nối, bám đất, kết nối với năng lượng của mình. Và trong phần còn lại của ngày, tôi nhạy hơn một chút, có lẽ quyết định tốt hơn, và tôi cân bằng hơn cả về mặt tinh thần lẫn thể chất.
Rất nhiều thảo luận về peptide: MOTS‑c, humanin, SS‑31 (còn gọi là elamipretide), GHK‑Cu và các analog BPC‑157, TB‑500. Tôi nói rồi, mấy thứ này đang ngày càng phổ biến. Mọi người tò mò. Để tôi hỏi bạn điều này — tôi sẽ phản hồi câu hỏi của họ vì chúng ta đã nói vài thứ trước đó: bạn có tiêm bất cứ thứ nào trong số này không? Tôi sẽ không. Bạn có để anh chị/em, mẹ hay cha bạn tiêm không? Không.
Có nhiều câu hỏi xoay quanh chuyện các bác sĩ hỗ trợ sinh sản, bác sĩ sản‑phụ khoa, khuyên dùng các biện pháp để cải thiện sức khỏe ty thể vì lợi ích sinh sản và chất lượng trứng. Điều này hợp lý, vì gen ty thể tham gia vào thoi phân bào và sự hình thành phôi, v.v. Câu hỏi cụ thể là về khuyến nghị dùng ubiquinol và CoQ10, urolithin A. Những thứ này hiện rất nổi bật trong lĩnh vực sức khỏe, đặc biệt là sức khỏe sinh sản. Có bằng chứng thực sự nào rằng các hợp chất này có thể cải thiện sức khỏe ty thể và do đó cải thiện chất lượng trứng không?
Có dữ liệu tốt về urolithin A cho thấy nó cải thiện chất lượng trong tế bào nuôi cấy và sau đó trong động vật. Vậy nên có thể có hiệu quả. Gần đây tôi thấy một số dữ liệu rất thuyết phục về lượng DNA ty thể ở tinh trùng — lượng DNA ty thể trên mỗi tinh trùng có liên quan đến vô sinh. Vì vậy, tôi nghi ngờ rằng sự sụt giảm lớn về tỷ suất sinh — điều đang khiến người ta rất lo ngại, chúng ta hiện thấp hơn mức thay thế — một phần của vấn đề có thể là ty thể không tối ưu như lẽ ra phải có, và năng lượng của chúng ta không lưu chuyển tự do như trước.
Tôi không chắc liệu các điều trị đó có giải quyết được vấn đề không. Cảm nhận của tôi là vấn đề đằng sau vô sinh không phát sinh chỉ từ một thiếu hụt phân tử trong ty thể; nó phát sinh từ những quá trình ở mức cao hơn dẫn tới rối loạn về năng lượng.
Câu hỏi cuối. Bạn có thể bỏ qua nếu muốn. Có một số người hỏi liệu có bằng chứng — trong nghiên cứu động vật, mô hình in vitro hoặc ngay cả ở người — rằng trường điện từ (EMF) có thể làm gián đoạn dòng năng lượng của ty thể hay không. Tôi nhận ra đây là một chủ đề nhạy cảm vì ngay lập tức người ta nghĩ đến 5G, Bluetooth và những thứ tương tự. Nhưng tôi đã làm một tập về sinh sản trong đó tôi xem xét một phân tích tổng hợp cho thấy thực sự khả năng vận động của tinh trùng có thể bị ảnh hưởng. Vậy các dữ liệu về EMF hoặc các tín hiệu điện khác hay các trường năng lượng khác có thể ảnh hưởng tới não, tinh trùng, trứng như thế nào?
Nếu có thứ gì đó trong hầu hết tế bào có thể phản ứng với trường điện từ, tôi nghĩ đó sẽ là ty thể.
Nếu bạn lý giải điều này từ những nguyên lý cơ bản, ở trong ty thể có nhiều sắt, bạn biết đấy, các cụm sắt–lưu huỳnh, và ít nhất một số trong chúng có tính paramagnet — nghĩa là chúng tương tác với từ trường.
Vì vậy, về mặt khả dĩ sinh học, tôi nghĩ có cơ sở để tin rằng ty thể có thể nhạy cảm và, bạn biết đấy, phản ứng và bị ảnh hưởng chức năng bởi một số trường từ.
Đó là về tính khả dĩ sinh học. Về dữ liệu, tôi biết có một số dữ liệu nơi người ta đã đo hô hấp ty thể, đúng, tức là dòng electron đi tới oxy và bạn thấy oxy biến mất. Bạn có thể đo điều này rất tốt trong phòng thí nghiệm, rồi đo khi không có bất kỳ từ trường nào và rồi với một chút trường, rồi trường mạnh hơn, rồi càng mạnh hơn nữa. Và dường như có một tác động lên một chức năng của ty thể là hô hấp. Vậy nên có dữ liệu nói rằng điều này có thể xảy ra.
Những trường từ chúng ta đang nói tới ở đây không phải 5G và cũng không phải, bạn biết đấy, những trường hay bức xạ điện từ như Wi‑Fi được sử dụng rộng rãi. Chúng khá cụ thể. Và, bạn biết đấy, từ trường của Trái Đất, vốn ở mức rất thấp, dường như có thể cũng ảnh hưởng đến ty thể. Và có những nhà vật lý sinh học, như vợ tôi, Neurocia Murgen, người đã làm các thí nghiệm với các trường từ có mẫu hoa văn (patterned magnetic fields), điều này khác so với việc bạn chỉ áp dụng một trường từ tĩnh, như với một nam châm, hoặc một trường không đổi theo thời gian. Một sóng sin chẳng hạn — không có thông tin ở đó. Nhưng bạn có thể tạo mẫu một trường từ sao cho nó chứa thông tin, có nội dung, giống như mã Morse, trở lại với phép so sánh mã Morse. Vậy là bạn có thể truyền tải thông tin qua đó và có vẻ như chúng tôi có dữ liệu sơ bộ cho thấy ty thể có thể thay đổi đáp ứng lại điều này, về cơ bản là bạn đang chiếu năng lượng theo một mẫu nhất định thay vì bằng phân tử như glucose, pyruvate, lipid và những thứ tương tự hoặc bằng ánh sáng, đúng không? Bây giờ bạn đang chiếu năng lượng theo một phương thức khác — dưới dạng sóng điện từ. Và rõ ràng có các protein và các cụm sắt–lưu huỳnh có thể nhạy cảm với điều đó.
Vì vậy, tôi nghĩ có một số tính khả dĩ sinh học. Có bằng chứng rằng điều này có thể xảy ra và ảnh hưởng tới hô hấp ty thể. Và tôi nghĩ còn có một lớp tinh vi hơn nói với chúng ta rằng điều này có khả năng được khai thác cuối cùng để giúp tái viết một số trạng thái năng lượng trong cơ thể. Có lẽ chúng ta có thể dùng những thứ đó vào một lúc nào đó để thúc đẩy quá trình chữa lành.
Tôi rất thích. Chúng ta sẽ chờ xem. Chúng ta sẽ chờ xem.
Tiến sĩ Martin Picard, cảm ơn ông rất nhiều. Ông đã cho chúng tôi một buổi dạy chuyên sâu về ty thể, chức năng ty thể. Ông đã làm sáng tỏ rất nhiều điều vốn rõ ràng gây nhầm lẫn cho nhiều người ngoài kia, kể cả nhiều nhà sinh học, về cách ty thể hoạt động và những điều kỳ diệu mà chúng làm được.
Cách ông đóng khung toàn bộ khái niệm về dòng chảy năng lượng — và tôi nghĩ chúng ta nên công nhận vợ ông về điều này: năng lượng là tiềm năng cho sự thay đổi — cùng những hành vi, tư duy, những khoảnh khắc nhỏ mà bạn có thể cho bản thân được giải toả, như một nhịp thở ra, và đơn giản là làm giảm căng thẳng trên cơ thể. Những điều đó chắc chắn tạo ra tiết kiệm năng lượng mà bạn có thể phân bổ cho những việc khác. Và nghĩ về cuộc sống như một dạng trò chơi kiểm soát năng lượng của bạn, điều đó giúp chúng ta đi vào giấc ngủ. Tất cả những điều mà chúng tôi thích nói trên podcast này và cách ông trình bày thực sự mới mẻ và tuyệt vời.
Ngoài ra, ông còn đang đảo ngược bạc tóc nữa. Thực ra ông đang trao cho mọi người quyền kiểm soát điều đó. Và tôi chỉ muốn nhấn mạnh lại việc thật kỳ diệu khi ông tiếp cận mọi thứ ở cấp độ trải nghiệm chủ quan rất cao này, cấp độ rất thực mà con người sống mỗi ngày. Vậy mà ông vẫn có thể kết nối xuyên suốt tất cả các mức phân tích xuống đến cơ chế dưới tế bào và cơ chế vật lý–sinh học. Thật sự xuất sắc. Ông đúng là một “N of 1”, như chúng tôi nói. Và tôi rất hào hứng với những gì ông đang xây dựng — Viện Khoa học Giải quyết Chữa lành, với cuốn sách của ông. Chúng ta sẽ nói lại sau về cuốn sách đó. Và có lẽ tôi cũng nên ngồi xuống trò chuyện với vợ ông vì bà ấy cũng có những kết quả ấn tượng trong lĩnh vực này. Đúng vậy.
Chỉ muốn nói cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn vì những kiến thức và các điều có thể áp dụng mà ông đã cung cấp. Cảm ơn vì đã đến tận đây. Tôi rất biết ơn ông.
Cảm ơn. Cảm ơn, Andrew.
Cảm ơn bạn đã tham gia buổi trò chuyện hôm nay với Tiến sĩ Martin Picard. Để tìm hiểu thêm về công việc của ông, xin xem các liên kết trong phần chú thích chương trình. Nếu bạn đang học hỏi và/hoặc thưởng thức podcast này, xin hãy đăng ký kênh YouTube của chúng tôi. Đó là một cách tuyệt vời, không mất phí để ủng hộ chúng tôi. Ngoài ra, hãy theo dõi podcast bằng cách bấm nút theo dõi trên cả Spotify và Apple. Trên cả Spotify và Apple, bạn có thể để lại đánh giá tối đa năm sao. Và giờ bạn cũng có thể để lại bình luận trên cả Spotify và Apple. Xin hãy xem các nhà tài trợ được đề cập ở phần đầu và xuyên suốt tập hôm nay — đó là cách tốt nhất để ủng hộ podcast này.
Nếu bạn có câu hỏi cho tôi hoặc nhận xét về podcast, khách mời hoặc những chủ đề mà bạn muốn tôi cân nhắc cho Huberman Lab podcast, xin hãy đưa chúng vào phần bình luận trên YouTube. Tôi đọc tất cả các bình luận.
Cho những bạn chưa biết, tôi có một cuốn sách mới sắp ra. Đây là cuốn sách đầu tiên của tôi. Tựa đề là Protocols, an Operating Manual for the Human Body. Đây là cuốn sách tôi đã làm việc hơn năm năm, dựa trên hơn 30 năm nghiên cứu và kinh nghiệm. Nó bao gồm các giao thức cho mọi thứ từ giấc ngủ đến tập luyện đến kiểm soát căng thẳng, các giao thức liên quan đến tập trung và động lực. Và dĩ nhiên, tôi cung cấp cơ sở khoa học cho các giao thức được nêu trong sách. Cuốn sách hiện có thể được đặt mua trước tại protocolsbook.com.
Ở đó bạn có thể tìm thấy các liên kết tới nhiều nhà cung cấp khác nhau. Bạn có thể chọn nhà cung cấp mà bạn thích nhất.
Một lần nữa, cuốn sách có tên Protocols, an Operating Manual for the Human Body.
Và nếu bạn chưa theo dõi tôi trên mạng xã hội, tài khoản của tôi là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội. Cụ thể là Instagram, X, Threads, Facebook và LinkedIn. Trên tất cả những nền tảng đó, tôi thảo luận về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học — một số nội dung trùng lặp với podcast Huberman Lab, nhưng nhiều nội dung thì khác biệt so với thông tin trên podcast. Một lần nữa, là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội.
Và nếu bạn chưa đăng ký nhận bản tin Neural Network, bản tin Neural Network là một bản tin hàng tháng hoàn toàn miễn phí, bao gồm tóm tắt các tập podcast, cũng như những gì chúng tôi gọi là các “protocols” ở dạng file PDF dài 1–3 trang, bao quát mọi thứ từ cách tối ưu hóa giấc ngủ, cách tối ưu hóa dopamine, đến việc tiếp xúc với lạnh có chủ đích. Chúng tôi có một giao thức thể lực nền tảng bao gồm huấn luyện tim mạch và rèn luyện sức mạnh. Tất cả những nội dung đó đều hoàn toàn miễn phí.
Bạn chỉ cần vào HubermanLab.com, mở tab menu ở góc trên bên phải, cuộn xuống mục “Newsletter” và nhập địa chỉ email của bạn. Tôi xin nhấn mạnh rằng chúng tôi không chia sẻ email của bạn với bất kỳ ai.
Một lần nữa cảm ơn bạn đã tham gia cùng tôi trong buổi trao đổi hôm nay với Martin Picard. Và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, cảm ơn bạn đã quan tâm đến khoa học.
怎麼回事?人們能透過減少壓力來逆轉頭髮變白嗎?
人們能靠增加壓力來加速頭髮變白嗎?
很可能兩者都成立,是的。
好。
我想我們發現的是,頭髮變白,至少是暫時性的,是可以逆轉的。
這很令人驚訝,因為它違背了那種「老化是個線性過程,不管你做什麼都只會隨時間發生」的觀念。
在這裡我們應該知道,實際上老化的一個典型特徵,就是去色——鬍鬚和頭髮顏色的流失——這幾乎會發生在每個人身上,但發生的生命階段各不相同,等等。
而且在同一個人身上,這正是我們開始研究的原因:這感覺像是一個完美的實驗。
每一根頭髮擁有相同的基因組。
它們在基因上就像一對對完全相同的雙胞胎。
而且它們都暴露在相同的運動習慣、相同的飲食、相同的壓力水準之下。
但是,為什麼有些頭髮會在你大約三十多歲末就變白,而有些要到八十多歲才變白?
到底發生了什麼事?
如果我們能弄懂這個,也許就能理解為什麼不同的人老化速度不同。
因為非常清楚的是,你壽命有多長,遺傳決定的比例不超過大約10%。
最好的研究把這個數字放在大約7%。
大概只有7%的長壽是由遺傳繼承決定的,剩下約90%不是。
歡迎收聽 Huberman Lab Podcast,我們在這裡討論科學以及基於科學的日常生活工具。
我是安德魯·哈伯曼(Andrew Huberman),在史丹佛醫學院(Stanford School of Medicine)擔任神經生物學與眼科學教授。
我今天的來賓是馬丁·皮卡爾(Dr. Martin Picard)。
馬丁·皮卡爾博士是哥倫比亞大學(Columbia University)行為醫學的教授。
他也是研究你的日常行為與思維模式(也就是你的心理)如何改變細胞能量產生,並能加速或逆轉生物學性老化的領先專家之一。
大多數人都聽過粒線體,知道它是細胞內產生能量的胞器。
當然,這和我們所說的新陳代謝與代謝健康有關。
而且大多數人也知道,正確飲食、運動和睡眠對代謝健康很重要。
但事實證明,那只是故事的一部份。
正如皮卡爾博士所解釋的,粒線體不僅僅製造能量。
它們還像某種天線,把你的心理經驗連結到器官健康、老化速率以及你的活力感——也就是心理與身體的準備度。
他解釋了粒線體在不同器官和大腦區域運作得好不好,反映了你做哪些特定類型的運動,以及你如何思考和管理壓力。
今天,他會說明可以改善粒線體功能的做法,超出一般「要睡好、吃對、運動」的建議。
他的實驗室已顯示,老化不是線性的。
它不是從青春到死亡中粒線體持續下滑的單一路徑。
在不同年齡與階段,粒線體健康會出現像懸崖般的急劇下降,但在飲食方式、心態與運動方面有一些關鍵措施可以抵消那些變化。
他的實驗室也著名地證明,頭髮變白確實和壓力有關,而且幸運的是可以逆轉。
到本集結束時,你不僅會上到一堂粒線體的進階課——他以極大的清晰度解釋粒線體,讓你真的理解這些不可思議的胞器如何產生能量,以及如何像天線一樣把外在和你所做的事情導向那能量——而且你還會得到許多可操作的建議,能用來促進健康並抵消老化。
在開始之前,我想強調,本播客與我在史丹佛的教學與研究職務是分開的。
不過,它是我希望並努力向大眾免費提供有關科學與科學相關工具資訊的一部分。
符合這個宗旨的是,今天的節目有贊助商。
現在進入我與馬丁·皮卡爾博士的對談。
馬丁·皮卡爾博士,歡迎你。
謝謝你。
你的工作在現今非常有意義。
我想它一直都很重要,但這段時間我們越來越常聽到有關粒線體的討論。
大多數人或許聽過粒線體,會把它想成「細胞的動力工廠」。
但你要告訴我們的是,它遠不止如此。
我想首先要說的是,如果有人覺得關於這些我們稱為粒線體的小胞器的討論跟自己沒關係,請記得,是馬丁的實驗室發現你真的可以逆轉頭髮變白。
頭髮變白並非老化的必然前提。
頭髮變白還有其他成因。
我們之後會談到那部分。
非常有趣的工作。我有一大堆問題要問你。
我們就從最重要、最基本的問題開始:我們所說的「能量」是什麼?
有電能。
我們知道太陽給我們能量,等等。
但當我們談生命的能量、身體和心理的活力、那種想去做事而不是必須強迫自己去做的感覺,這在有機體與細胞層級上是什麼?
我的意思是,即便是物理學家也不一致於如何定義能量。
關於這點一直有爭論。
你知道,理查德·費曼(Richard Feynman)——那位了不起的科學傳播者與物理學家——曾說我們甚至不知道能量是什麼,也不知道怎麼最好地定義它。
因為有各種形式的能量:熱能(也就是熱)、光能(電磁)、動能(運動的速度)、勢能等等。
所以能量在各種不同的方式上表現出來。
簡單說來,我覺得我妻子 Narosha(她是個生物物理學家)給出的最好定義是:能量就是改變的潛力,對吧?這適用於任何形式的能量——任何你能想到的能量形式。它就是系統內改變某種東西的潛力。
我覺得這也是熱能的一個準確描述。比方說如果某物完全結冰,就沒有什麼移動的潛力。我們的身體需要在攝氏 37 度左右,這給了我們收縮肌肉、移動和生物機能運作的潛力。這只是其中一個例子,說明能量有個適宜範圍或「甜蜜點」,在生物上你必須有些熱能——要活著就得稍微暖一些。
而且能量會以各種美麗的方式顯現並流動。能量的一個關鍵特性是能流動並能轉化。所以能量既不能被創造也不能被摧毀,這是熱力學的一個基本定律,但能量總是在轉化。像蒸汽機就是把熱能透過壓力(另一種能量形式)轉化為運動;電能可以被轉成螢幕上的影像、聲音,這就是電腦在做的事。周遭發生的一切,都是能量在移動、在轉化。
能量多半來自太陽——外太空那個核反應爐向我們輻射能量。植物把那個能量取走,把光轉化為生物化學。原本無形的能量被結晶為生物化學物質,然後我們—人類和動物—攝取那些生物化學能量,在我們的粒線體裡,那些能量又被轉化。你為你體內的小電池——粒線體「充電」,那又是另一種能量形式,仍然是改變的潛力。接著你可以用它合成 ATP(三磷酸腺苷),產生活性氧(ROS),分泌激素,做出粒線體做的各種美妙事情。
所以能量就是那種具有改變潛力的東西,存在多種形式並持續轉化。你也可以用大腦創造科技,去產生或更精確地說,去轉化其他形式的能量。
你剛問到關於人的精力、活力──去做事的能量。我覺得這是能量的另一種表現。當能量在我們稱為生物體或人體的東西裡流動時,它會驅動我們行動。從第一性原理來看,人類的經驗、心智、被激發、感受正面或負面情緒的能力,依賴於能量的流動。能夠思考、感受、擁有經驗並能去健身房舉重的人,和一具遺體之間的差別,真的不是肌肉大小、細胞數、細胞核、基因或粒線體數量。差別就在於能量是否在流動。當你死後,所有結構性、物理的東西還在,但能量停止流動;若你停止呼吸、心跳停止,能量流也停止,能量轉化就無法進行,這就是我們所說的死亡,心智也隨之消失──你不再有任何經驗。
因此能量的流動,不只是生命的基礎(這一點我們知道是正確的),我認為也是人類經驗以及我們所說的「有能量/沒能量」這種感受的基礎。我們談論能量、渴望能量,也會說「這個人很有能量」、「這件事讓我充滿能量」或「我想到一個好點子,整個人很嗨」——那種「嗡嗡作響」的感覺是真實存在的。大部分人都有過對新點子或新認識的人感到非常興奮、心裡怦然的經驗。我懷疑,從第一性原理來看,情緒最好的定義就是「運動中的能量」。
我們可以更深入談我們以能量形式所經驗到的東西,但有一點很清楚:我們並不直接經驗到能量本身。你不會直接感知體內到底有多少脂肪;有荷爾蒙會傳遞肝臟裡有多少儲能或某物的熱度,但你實際感覺到的是能量的改變。當能量移動時,你會感覺到;我猜那就是情緒:能量的流動、某種位移,然後你有了體驗。
有點像你坐在車上閉著眼睛以恆定速度行駛——那是動能。從直接感受你無法判斷自己是在每小時 100 英里、10 英里還是靜止,這些動能差別很大,但你真正能感覺到的是加速或減速,也就是能量的變化(Δ)。溫度也是一樣:如果你碰到的東西和你手的溫度一樣,你就感覺不到差別。
你不會真的感覺到所謂的室溫或物體本身的溫度。當你碰到比你身體還冷的東西時,你感覺到的不是那個物體的溫度,而是你體溫從身體流失的感覺。是你身體的熱量透過導熱朝那個物體流去,所以你才會有那種體驗。相反地,若你碰到燙的東西,你感覺到的也不是那個東西的能量本身,而是進入你身體的熱量。你感受到的是那個差值和變化。
人類的感知也是這樣運作的。像是我們能看見顏色、光。你對視覺系統研究很深,你知道從根本上說,眼睛、視網膜要能感知光,必須把從光源射來的光子帶入一個「靜止」或被抵抗的狀態──也就是要阻止光子的流動,從而改變光子的速度。就是這個能量的變化——動能、光速等的改變——當速度的變化(ΔV)發生時,就會觸發鈣離子釋放,接著是一連串分子事件,最後產生動作電位。因此,為了「看見」,你需要抵抗光子的流動,藉此觸發轉換。
聽覺也是同理。我能聽到你的聲音,是因為我的鼓膜對你產生的壓力波有抵抗。你的能量以聲波這種形式被引導並投射到空氣中,透過空氣傳到我這裡;當我的鼓膜抵抗那股壓力波、抵抗你的能量時,就會產生速度上的變化(Δ),進而讓我能感知它們。耳朵裡有小小的耳小骨,會把原本的壓力波轉成機械運動,傳到內耳的液體中;內耳毛細胞上的纖毛會因此擺動,離子流入,最終被轉換為電信號。再重申一次,這是一種能量的轉換:壓力波變成電,而大腦使用電作為一種能量形式進行運算、處理與整合。能量有很多種形式,但電信號特別適合做計算與整合。
總之,我們感知的是能量的轉變與變化,而不是直接感知「能量」本身。
在此稍作休息,並感謝本集贊助商 Helix Sleep。Helix Sleep 製作客製化的床墊與枕頭,能依你的睡眠需求量身設計。過去我在 Huberman Lab Podcast 與其他場合多次提到,睡得好是心理健康、身體健康與表現的基礎。而你睡的床墊會大幅影響每晚的睡眠品質──軟硬、支撐、透氣性、溫度等都會影響你的舒適度,因此需要符合你的個人睡眠需求。
到 Helix 的網站做一個大約兩分鐘的簡短問卷,它會問你像是:你習慣仰睡、側睡還是趴睡?你在夜間或入睡初期是偏熱還是偏冷?等等。也許你知道答案,也許你不清楚,但 Helix 會依你的回覆為你配對最理想的床墊。對我來說,他們配到的是名為 Dusk(拼作 D-U-S-K)的床墊。我大約三年半前開始睡 Dusk,至今那是我睡過最好的床墊。對我來說,擁有一張適合你的床墊確實能改善睡眠,這點非常明顯。
如果你想試試 Helix,可以到 helixsleep.com/Huberman 做那個兩分鐘的睡眠問卷,Helix 會為你配對客製化的床墊。現在 Helix 全站最多提供 20% 折扣。Helix 也與 TruMed 合作,讓你可以使用健康儲蓄帳戶(HSA)或靈活支出帳戶(FSA)的資金購買他們得獎的床墊。再提醒一次網址:helixsleep.com/Huberman,可享最高 20% 折扣。
本集也由 Lingo 贊助。葡萄糖在我們身體運作中扮演關鍵角色,不僅是長期的問題,更影響我們生活中的每一刻,因為它是細胞(尤其是腦細胞)的主要燃料。葡萄糖會直接影響大腦功能、情緒與能量水準,甚至可能影響你的意志力與堅持力。這就是為什麼我使用 Lingo 的連續血糖監測器(Continuous Glucose Monitor, CGM)。我非常喜歡它,也很高興他們成為本節目的贊助商。
Lingo 幫我即時追蹤血糖,讓我看到飲食與行為如何影響血糖。當體內血糖飆高或驟降時,認知與身體表現也會跟著波動;大幅的血糖高峰與低谷會導致腦霧、疲倦、易怒與飢餓感。你的飲食當然是影響血糖的主要因素:有些食物會引起劇烈飆升與崩落,有些則不會,但每個人對特定食物的反應並不相同。即時查看你的血糖能幫助你建立更有利於代謝健康、精神清晰與持久能量的飲食與生活習慣。Lingo 幫助我更了解該吃哪些食物、何時進食,以及像是餐後短暫散步等行為如何有助於穩定血糖,還有更多實用的洞見。
如果你想試用 Lingo,Lingo 提供給美國的 Huberman Podcast 聽眾四週 Lingo 方案九折優惠。
適用條款與細則。
造訪 hellolingo.com/Huberman 了解詳情。
Lingo 的血糖系統供 18 歲以上且未使用胰島素者使用。
並非用來診斷疾病(包括糖尿病)。
個體反應可能有所不同。
你的描述讓我想到很多事,但多年前,我在史丹佛的走廊上被一位同事攔下,他後來不幸過世了。
那是我的博士後導師 Ben Barris。
後來他成為我的同事(任教職)。
他說,為什麼我們隨著年紀增長會有那麼多精力下降?
我回說,嗯,Ben,這個問題對你大概不是個問題。
我是說,他以精力充沛聞名,可能每晚只睡四、五個小時,但不管怎樣,我說我不知道。
他接著問,為什麼沒有人在研究這個?我們為什麼都在做其他那些愚蠢的事?
我不會說出他列舉的那些,因為有些就是他實驗室裡的東西。
我說,那些東西也很有趣。
他說,沒有什麼比研究為什麼我們隨年齡增長而精力變少更有趣了,或許只有一件事更有趣,那就是為什麼大腦在年輕時比年長時更能改變。
你剛才說了一句非常重要的話,我想多談一點,你說,你或你的伴侶說過,能量就是改變的潛力。
你提到情緒會激起我們,對吧?那種感覺,特別是積極的期待,是我們生活的重要所在。
事實上,重度憂鬱的一個標誌,就是缺乏任何值得活下去的未來感──冷漠等等。
而生命力、興奮和一切美好的事物,都是關於想知道下一步會發生什麼。
所以如果我們從生物物理到細胞再到心理來做一系列步驟,我們會說某種程度上能量被轉換成我們稱為情緒的內在振動,使我們能夠在身體上感知到一個未來。即使是負向情緒,它仍在感知一個未來。
你舉了一個非常戲劇性的例子,但我覺得很恰當:屍體在死後不久,所有物質還都在,還沒分解,但它不能動,因此沒有未來感,我無法去感知。這是對死亡的一種非常不同的思考方式。
所以讓我們來談談心理上的能量以及我們所稱的體力/活力。如果可以的話,我想請你把這當作一個機會,教我們關於那些被稱為粒線體的不可思議的胞器一些事情,這對我來說稍微有點挑戰性,但很值得。
我常在對學術或非學術聽眾演講時,把一張投影片當開場,那是一種以粒線體為中心的世界觀。就像有一段時間我們發現地球不是宇宙的中心,然後我們換了一種不同的宇宙模型。我覺得在生物醫學上我們也需要做類似的改變。我認為大多數人,特別是年長世代,仍然有非常以基因/細胞核為中心的生物觀,認為基因在那裡,然後依照中心法則,基因驅動 RNA,RNA 驅動蛋白質,然後驅動表現型。我們知道這不是整個故事。
例如,在基因完全相同的老鼠之間還有很多最終表現型的差異:有些老鼠非常焦慮,有些又超級冷靜。這不可能完全由基因編碼。我們最近發現,實際上粒線體之間存在差異,部分原因導致這些動物在行為上有所不同。也許有一半的變異、或一半的個體差異──使得一隻老鼠很冷靜,而其基因相同的兄弟姊妹卻非常焦慮──與能量代謝有關。
我用那張投影片來傳達這種粒線體中心的觀點。如果你想要一份投影片拿去給別人看,我很樂意分享。
一種理解方式是:能量以食物的形式進入有機體。我們進食並呼吸,是為了供應粒線體的燃料。你呼吸是為了把氧氣帶進體內,大多數人都知道這點。氧氣進入肺部後,進入血液,然後到達心臟,心臟再把它泵送、分配到整個有機體。當氧氣到達你的腳趾、肌肉或神經元(例如海馬迴或某個腦區)時,氧氣會進入細胞,然後在細胞內尋找粒線體。它是被濃度梯度吸引的──粒線體就是消耗氧氣的地方。當粒線體消耗氧氣時,它基本上在那裡造成一個「下坡」,讓氧氣被吸引過來。所以你呼吸是為了把氧氣帶到粒線體,而你吃東西是為了把電子帶進粒線體。
在那裡會發生一連串美妙的化學反應:電子最初是被植物用太陽能固定在碳上,形成碳氫化合物,像是葡萄糖、澱粉或油脂(脂質),這些都是很好的粒線體燃料。食物和氧氣在粒線體內會合。最後,那些在食物中被移走的電子,當二氧化碳被釋放(碳被氧化)時,電子在粒線體內與氧氣重新結合。粒線體實際上會生成水,然後釋放二氧化碳。這樣就完成了與光合作用相對應的生命循環。
光合作用會產生氧氣和食物。
然後我們的粒線體把這兩者結合,接著它們釋放出水和二氧化碳,正是植物所需要的。
所以這是一個很美的循環。
當粒線體這樣做時,基本上就是把未經模式化的能量輸入系統。
而這一切從粒線體開始,就像你把電力送進莫爾斯電碼機一樣。
你輸入的是未編碼的能量,就像食物和生物化學對你的身體一樣。
然後你藉由按壓和放開一個小按鍵,用特定的模式在做的事,就是在給電流加上模式化──電流本身沒有意義,它只是原始電流。
接著你把它模式化成有意義的東西:短嗶、長嗶,然後你就能拼寫字、傳遞資訊。
所以你是透過時間上的模式化來從電流中創造資訊。
我看粒線體的方式是把它們當成一種能量模式化系統。
也因此我們稱它們為粒線體資訊處理系統。
要把它想成一個小小的莫爾斯電碼按鍵嗎?
我覺得這是一個不錯的類比,能說明它們某些行為、它們基本做的事。
它們把原始能量取來,然後把那能量模式化成各種分子。
也許這就是為什麼我聽你說,不應該只把粒線體當成細胞的發電廠、只生成更多 ATP。
那雖然沒錯,但同時它們也在非常細緻地控制能量的流動。
沒錯。
它們在控制能量流動的同時,也在控制能量的轉換。
電力可以被轉換、被改造為各種不同的訊息或信號,就像在莫爾斯電碼裡,根據需求、根據狀態、根據按鍵的人,所產生的訊號會不同。
有時候生物體需要很多 ATP。
如果你是一個生活在心臟裡的粒線體,你的工作就是產生大量的 ATP,而其他還有額外的工作。
如果你是在肝臟的粒線體,你的工作就非常不同,你就是一種不同類型的粒線體。
那我問你一個問題。
我覺得你剛剛已經回答了,但粒線體有不同類型嗎?
有。
肝臟的粒線體、腦中的粒線體、心臟的粒線體,怎麼知道要把它所轉換的能量模式化成能讓心肌細胞做它們需要做的事,或肝臟、腦細胞所需的輸出?
這看起來是一個很重要的問題。
有沒有可能不同組織裡的粒線體在基本上就是不同的細胞器?
我們或許還該先為大家定義一下什麼是細胞器。
細胞器是細胞內的「器官」的專業術語。
細胞通常被想像成有一層像皮膚一樣的細胞膜,膜內是細胞質這個大湯,而在這湯裡有許多小器官,讓細胞能做各種事、執行功能、複製等等。
粒線體就是其中一個這樣的器官。
它們的目的就是處理、轉換能量。
其中一個轉換能量的方式,是從生物化學——你吃的食物,並在氧氣的幫助下流動那些電子——來取原始能量,然後建立電荷,驅動那個漂亮的轉子。
當粒線體建立起膜電位、帶電之後,它們利用這個電荷來驅動渦輪旋轉。
當渦輪轉動時,它把 ADP 轉換成 ATP。
所以你看到生物化學轉成電力與電化學電位,再轉回生物化學形式的 ATP。
在這一切的背後,當然是所有這些結構在發育過程中自我組織起來。
基因是藍圖,但這一切都是從零開始被構建出來的。
這大概又是另一個題外話,留到下次再聊。
那心臟細胞怎麼知道要產生大量 ATP,而肝細胞則不同?
當然這在時間上也會與睡眠和晝夜節律協調,但粒線體是否知道「我是心臟細胞裡的粒線體,所需轉換的能量量是 X」?
單數的說法是 mitochondrion,複數是 mitochondria,問題是單一粒線體如何知道它需要成為一個心臟型粒線體?
你的問題是這個嗎?
對,跟肝臟來的粒線體在基因上有沒有不同?
不,它們在基因上完全相同。
這又是對以基因為中心的生物模型的一個衝擊:你身體裡的每一個細胞在基因上基本相同,而粒線體還有自己的基因組。
我們的粒線體基因組全都是來自母親,這真的很美。
我們百分之百的粒線體基因組來自媽媽。
那是真的嗎?
對,是真的。
幾年前有幾篇論文說,不對,有少數個案看起來是父親遺傳的粒線體,結果發現是測序錯誤或其他技術問題——
所以母親在這點上真的是永遠對的。
是的,向母親致敬。
大家可能會想,我也在想,這是否意味著當然還有生活習慣等因素,但如果我們去看父母的「能量水準」,在某個年齡下預測孩子的能量水準,母親的基線能量是否比父親更能預測孩子?
我不知道有沒有研究真正問過那種關於主觀精力或做事精力的問題(關於這點我們之後可以再談更多)。
但人們已經研究了其他更易於衡量的指標,這也是生物醫學常做的事。
我們採用的是那些可以客觀測量的東西,像是你知道的,跑凝膠、定序,或是在臨床上用生物標記去客觀化的指標。有人研究過壽命,對吧?如果你媽媽活得長,你是不是比較容易活得長?還是你爸爸活得長比較有影響?結果顯示,壽命的遺傳性傾向較偏向母系多於父系。你比較可能罹患精神疾病、帕金森氏症或阿茲海默症,若你媽媽或你爸爸曾罹患嗎?有些證據顯示這些疾病也是較偏向母系遺傳而非父系。
所以,可能你活得健康且長壽的能力,或是你對那些疾病的風險或韌性,某部分確實是由粒線體所傳遞的,也就是你轉換能量的能力。至於為什麼進化上只從單一親代繼承粒線體,大家大多認為的原因是:在代謝與能量方面,媽媽和嬰兒之間需要非常緊密的匹配。比如嬰兒出生後,如果媽媽的代謝型態和嬰兒太不同──我們每個人的代謝都很不一樣,我希望我們能談談我們在能量代謝上到底有多不同──那麼就有可能造成不匹配,媽媽可能就難以透過哺乳來支持嬰兒。在演化史上嬰兒是靠哺乳存活的,若發生不匹配會是災難性的結果。所以讓嬰兒的代謝盡量和媽媽匹配,因為嬰兒和媽媽擁有相同的粒線體,這個系統大概是有好處的。我覺得這是個鬆散的假說,但很有道理。
你體內的每一個粒線體——像是腦部的粒線體、神經元的粒線體、星形膠質細胞的粒線體,或是你最喜歡的細胞類型的粒線體,心臟、肝臟、肌肉的粒線體——它們都非常不同。現在我們有一種新方法。團隊裡有位很棒的科學家 Anna Monzel,她開發了一種方法來鑑定不同種類的粒線體,我們稱之為粒線體分型(mitotyping)。就像現在在神經科學或免疫學領域,如果你說「一個腦細胞」或「一個免疫細胞」是沒有意義的;如果你是認真的免疫學家,你會知道細胞類型,至少有三十種不同類型。所以我認為粒線體科學到了這個階段,也需要採取相同程度的精確分類。粒線體有不同類型,我們稱這些為粒線體型態(mitotypes)。而所有這些不同型態,都是從卵子裡的一種型態演化出來的。母體所攜帶並從卵巢排出的那個卵子裡大約有五十萬個粒線體,那裡面是一種單一的粒線體型態。當受精發生,發育經過一個很美的過程,當心臟開始形成、腦開始形成、肌肉開始形成時,粒線體就會分化,最後產生出適應且匹配不同細胞類型與器官需求的不同型態粒線體。
我們有一種看法是,把粒線體當成社會性有機體來思考是很有道理的。粒線體生物學有多項特徵符合行為社會科學家對「社會性」的分類。比方說,你若研究螞蟻,有一些規則可以知道螞蟻是社會性生物,因為牠們會形成群體,並且有不同類型、分工。有工蟻拼命工作,也有兵蟻體型較胖、負責防衛、喜歡打鬥。把那兩種螞蟻放在一起看,你會看到瘦小、非常活躍的工蟻,還有比較肥壯的兵蟻;基因上牠們是相同的,擁有相同的基因組,都是從蜂后孵化出來的幼蟲,但形態差異巨大,行為也不同。這是因為在發育過程中,不同的幼蟲受到不同訊號的作用,最終分化成工蟻或兵蟻。
粒線體也是同樣的情況。存在不同型態的粒線體,就像兩種螞蟻一樣,有分工。例如在肌肉裡有些粒線體位於肌膜表面,緊貼在肌細胞膜下方;也有位於肌纖維內部的粒線體。我們知道在肌肉收縮時,肌動蛋白與肌球蛋白等收縮蛋白在作用。肌膜下粒線體(sarcolemmal mitochondria)和肌纖維間粒線體(intermyofibrillar mitochondria)是兩個不同族群,其蛋白質組不同,分子組成不同;它們在功能上也不同──ATP合成、活性氧產生、處理與釋放鈣的能力都有差異,形態也非常不同。所以即便在同一個細胞內,你也會看到粒線體的分工與分化。
在每個細胞中,粒線體都有生命週期,新粒線體誕生,舊粒線體消亡,這也是社會性生物會有的現象。還有其他幾個類似的特性,讓我覺得粒線體像是社會性生物。一旦你開始把粒線體當成社會性生物來思考,你或許就更能理解為什麼它們需要彼此融合。如果你去問 Google、或是問 ChatGPT 粒線體長什麼樣子,總是會顯示同一種圖像——像一顆小豆子。你還帶了一個(模型)當作禮物。
有一瞬間,我以為你一開始遞給我的那個可能是指節,但其實那是一個粒線體,上面有粒線體的內摺膜(嵴)。
給你。
通常看起來是這樣,但你說實際上會有很多這樣的粒線體彼此連接、緊密融合在一起。
對。
所以,當它們融合時,你會看到像豆子或腎臟形,或花生形狀,隨你喜好,彼此融合。
然後它們會形成這些美麗的絲狀體。
如果你有幸在一個有那種酷顯微鏡(叫做共聚焦顯微鏡或光片顯微術)的實驗室工作,
你就可以把粒線體標成螢光。
把染料放進培養皿,那是一個小的螢光分子,它會進入粒線體,
被粒線體強大的電位所吸引。
然後你關燈,從目鏡往下看,就會看到這些美麗的絲狀體在移動,粒線體在動。
它們移動得相當慢。有趣的是,它們的速度剛好在我們人類感知移動速度的邊緣,
所以它們移動得,嗯,幾乎剛好夠慢,你能看見它們。
然後它們靠近親吻,然後完全融合。
你當然可以邀請每個人到你的實驗室來看,但那會是很多人,你會非常忙。
我們會放一個影片連結。
對。
我們正在建立一個叫做 MitoLife 的網頁,目的是幫助人們從能量的角度理解自己,並通過粒線體之美來認識自己。
有各種不同類型的粒線體,移動方式也不同。
當粒線體不健康、無法正常流動和轉換能量時,它們開始看起來非常奇怪。
我想到一點——我現在50歲了,所以可以這麼說——長久以來,
我們都聽說如果想要能量,我們就得吃東西,對吧?
當然,我們需要睡覺,但我們需要吃東西。
每個小孩都學到這點:你在消耗能量,這樣你才能給身體提供燃料。
有一堆討論:你應該吃肉、不該吃肉。我相信你應該吃一些肉,還要吃些蔬菜、水果等等。我認為你應該是雜食性者。這是我的看法。
但我們都這麼理解。
不過在某個時候,大概是十年前,人們開始明白單純多攝取能量並不會給你更多能量。這是很明顯的事。
但現在更為明確,根據你剛說的,大家應該都能明白問題不是系統裡進來的能量不夠,
而是粒線體內進行的能量轉換在某些人身上運作不正確,像是肥胖的人或吃了東西卻感到倦怠的人。
當然這裡也有血糖方面的問題,我們可以討論那些,但今天不是主題,所以就不談。
但我覺得至少人們如果能理解,他們體內不只是有這些「能量工廠」,而且這些工廠是在轉換能量,
粒線體在能量如何被轉換和在器官之間如何分配上,是不可或缺的,我覺得把這個概念放在腦中會很有幫助,因為人們現在一直在談論粒線體,也一直在聽到營養的相關話題。
我們常常只想到卡路里,你知道,每個人都知道卡路里是熱量的單位,但當你燃燒某種食物時——我們都學過這些東西——
但這些知識並沒有轉化成良好的健康實踐。
我認為現今人們開始慢慢了解自己身體如何運作,而你今天補充了很多重要的細節與面向。
我只是想把這件事框定出來。
如果你有任何反思,很好;如果沒有,也沒關係,這只是我想到的一點,可能會有用。
是的,這非常重要。我們就是能量,從根本上說,我們是通過這個生物基礎結構流動的能量,對,這個結構就是我們稱之為身體的東西。
但你不是細胞,也不是基因那個東西。你其實更像是那個流動的能量,這就是為什麼當能量停止流動時,你就不再存在了。
當你死去,所有的物理東西還在,但你不再有經驗,你不再以一個人的形式存在。
我思考這件事的方式是,與其用名詞去想,不如用動詞去想。
我認為作為生物學家,教生物學時你得教一些名詞,一些東西的名稱。
但如果你能讓人們把「動作/過程」當成概念去理解,那比一大堆名詞還有價值。
所以我認為人們把自己看成一個能量轉換的動態狀態——聽起來很神祕,但並不神祕,這是生化的——我認為這會很有用。
沿著這個脈絡,我想談談你最近發表的一篇論文,據我理解,那篇論文檢視了不同的大腦區域,發現不同腦區擁有不同濃度的粒線體。
我們也知道不同身體部位和不同器官有不同的粒線體濃度。
但我有聽你在某處說過,這是一個非常美麗、容易記住的議題,就是:或許我們在生活中做的事——可能是練舉重、可能是學習生物、可能是彈鋼琴,或某些行為的組合——
會在特定器官和大腦區域內,富集那些粒線體,也就是這些能量轉換的場所,影響某些區域比其他區域更多。
所以我們真的會成為我們所關注、所付出行為的對象。我們會因為我們所做的事而被強化。
在耐力跑者的例子中很有道理:他們的肌肉與一切都會為跑步做最佳化。
舉重選手則是另外一種適應。
但在大腦裡,這件事就非常有趣。
這意味著,舉例來說,如果我們閱讀詩歌或研讀生物學,負責那些功能的大腦區域與迴路,在某種意義上會變得更擅長於此。
我認為這是一個非常重要的議題,因為它真的觸及了我們作為個體的本質,基於我們選擇做或不做的事而形成的自我。
以此為背景,如果你可以告訴我們這篇論文的內容,並談談你對這些發現的看法以及它們可能意味著什麼,我會很感興趣。
我們作為能量流動的過程存在,對吧?
回到你剛才的觀點,我們是轉化的過程。我們在轉化、在流動,我們就是流動的能量。越是把能量導向某個區域,對吧?
如果你去健身房做二頭肌彎舉,你在收縮時就是在抵抗能量的流動。你做幾次,然後放鬆,血流就會進來,能量在系統中流動。
我們知道運動訓練是一個很好的例子。比如說,如果你訓練到可以跑完馬拉松,你可以把肌肉中的粒線體數量倍增。真的可以倍增。我的理解是,當能量通過現存的粒線體流動時,你基本上是把能量帶入那個系統,接著生化能量被轉化為分子、代謝物,最後變成蛋白質。隨著能量流動,結構被創造出來。
這就是能量的流動。先是你去抵抗它。我們稱之為對能量的抵抗;然後當你放鬆這個抵抗時,就是我們構建的時候、成長的時候。對吧,阿諾·施瓦辛格(Arnold Schwarzenegger)說過,肌肉是在健身房被撕裂,在廚房被養分補充,在床上長大的——我想他是以奧地利口音這麼說的。
所以如果你把能量導向一塊肌肉,一種導能的方式就是先抵抗能量流動,然後放手。這基本上就是運動的本質:你抵抗能量流動,然後放鬆。當你對能量抵抗得太多時,會感到不舒服,也就是那種灼痛感;當你放手時,成長與構建才能發生。
我們知道這種情形在各處都會發生。這並不是肌肉或運動生理學中的一個神祕現象,而是一項基本的生物學原則。如果你讓能量在某一區域流動,那個區域就會成長、變好、變得更有效率。相反地,如果你阻斷某一區域的能量流動,比如阻斷血流,或發生意外造成神經受損,肌肉就不再收縮,你基本上在那裡阻斷了能量的流動,結果會萎縮。萎縮是當能量流動減少時的一種正常生命現象。如果沒有能量流動,該結構就失去存在的意義。
如果你刺激那個結構—不論是肌肉還是大腦回路、腦網絡或腦區—那個區域自然就會成長與建構。我們知道在大腦中發生的,以及在不同器官之間發生的,是對有限能量資源的一種競爭。正如你早先所說,你不能單靠吃更多東西來得到更多能量。事實上,我們很清楚如果你過度飲食,吃得超過身體實際能夠消耗、轉換的能量,你會生病。你會囤積脂肪,這是一種對過度進食的適應性因應機制;但系統最終會被壓垮,這傷害粒線體並造成細胞出現胰島素阻抗。因此過度進食會有各種後果。你不能只是多吃來獲得更多能量。這在科學上我認為仍然是一個很大的謎題:為什麼我們不能無限提升能量消耗與轉化,少睡、多練,每天練三小時?即使是那些把全部能量投入到增肌、訓練技能或培養能力的職業運動員,也有一個上限。你能吃的和能推動的有極限,我們至今還不完全清楚為什麼會有這樣的限制。
因此身體運作像一個能量經濟,你有一定的能量總量。你可以在短期內把它推高。比如說,如果你開始訓練,然後去參加環法自行車賽,三週期間你的熱量需求可能一天五千到七千卡路里,你連續做三週。這就是為什麼環法不是四週或五週,因為有上限。很好的資料顯示,競賽時間越長,每日的最大輸出反而越低。看那條曲線,第一個時間尺度上你在10秒內能輸出的最大功率,體現在100公尺短跑;接著是400公尺,功率就下降。在很長的時間尺度上,馬拉松在這一段,環法三週在這一段,再長就是跨美國的長跑,持續數週;而在最極端的末端,是九個月——懷孕。懷育一個人需要能量。有些資料顯示,若將九個月期間的能量整體累計,孕婦在這段時間內基本上是在她能量容量的極限上運作。
孕婦會累積更多粒線體嗎?還是這些能量需求完全歸於正在發育的胎兒的粒線體?這是個好問題。我們知道在懷孕期間某些腦區會增長,腦部會重塑,沒錯。所需的能量是不同的。作為一個母親,如果你現在懷孕,你需要開始關注不同的事物。
也許開始以稍微不同的方式來看待世界是有適應性的,而這不只是關於你自己。
所以女性的大腦確實會發生一些甚至是長期的改變。
器官之間的這種能量分配,很可能可以解釋為什麼如果你是年輕女性並且大量運動,你會失去月經,對吧?閉經。
這並不是因為生殖系統壞掉了,或是卵巢生病什麼的。
我們目前最好的解釋是能量短缺。
就像你把所有能量預算推向工作中的肌肉,去讓肌肉產生更多的線粒體,然後就沒有多餘的能量去支援生殖了。
我有個和這有關的實際問題。
我一直很好奇,為什麼當我們要感冒、得流感或其他感染時,會有一堆讓我們變得無精打采、疲倦的過程。
而這些其實都是很有適應性的。
是的。
我們知道需要休息,但不只是要睡覺。
我們實際上需要放慢循環速率。我們需要休息。
有很多理論,像是感冒流感時是該餵食還是該餓著?我在另一集有討論過這個,我會放個連結。這不是簡單明確的問題。
簡短回答是:跟著食慾走,保持水分,維持電解質平衡,諸如此類。
但是免疫系統是不是需要更多能量,身體作為一種保護性、適應性的機制,是不是在說把其他一切放慢,把資源投入到療癒、對抗感染上,而不是像平常那樣消耗能量去爬樓梯、日常活動?
是這個意思嗎?
是的。
我認為這是我們目前最好的模型。我有一次個人經驗是幾年前跨年那段時間,我在跨年前就感覺要不舒服了,所以那晚睡得很早,但那一晚非常糟糕。隔天我整個狀態非常差。當時我正在處理一本書,叫《能量》,我心想,哇,這是個很酷的機會:現在我正在經歷、感受被掏空的感覺,對吧?我躺在床上,全身都痛。然後我想到我應該寫點關於這個的東西,然後我又想,就算只是把手指在鍵盤上動一動,不應該花很多能量,但就是沒有動力。我對平常在意的事變得不在乎,對吧?每個人在真的生病時都會有過這種經驗。動機呢?零。我要成為最好的人、對人友善的能力,有點被削弱。就像我只是拼命活著一樣。
根據我們對生物學、線粒體與能量的理解,當你在對抗這種病時,免疫系統耗能很高。所以我認為對於「生病行為」的最佳模型就是你所描述的:你覺得不舒服,不想動,身體覺得冷,促使你裹被或穿暖和、避免冷環境。身體動起來會痛,像是肌肉收縮會痛,還有痛覺過敏等現象——你會變得對疼痛更敏感。所有這些現象很可能都是為了保護並節省你寶貴的能量預算。甚至不想吃東西也是如此——跟著食慾走吧。吃東西也需要能量。生物學上沒有免費的東西,一切都有代價。如果你吃東西,現在你要咀嚼,要做腸道蠕動,要分泌胃酸、消化酵素以及膽汁。消化這整套協調過程相當耗能,約佔你每日能量預算的10%到15%。如果你的能量已經接近極限,那就很多了。
到現在為止,我想很多人應該聽過我說我已經服用AG1超過十年了。事實確實如此。我在2012年就開始服用AG1,並且至今每天持續服用,原因是據我所知,AG1是在市面上品質最高、內容最完整的基礎營養補充品之一。這代表它不只包含維生素和礦物質,還有益生菌、益生元和適應原,能補足你飲食中可能的缺口,同時為高負荷的生活提供支援。因為AG1含有益生菌和益生元,它也有助於維持健康的腸道微生物群。腸道微生物群由數兆個微小生物構成,影響像是你的免疫狀態、代謝健康、荷爾蒙健康與更多面向。持續服用AG1有助於我的消化,保持我的免疫系統強健,並確保我的情緒與精神專注力維持在最佳狀態。
AG1現在有三種新口味:莓果、柑橘和熱帶水果。雖然我一直很喜歡AG1原味,特別是加一點檸檬汁,但我特別喜歡新的莓果口味——味道很好。不過說真的,我喜歡所有口味。如果你想試用AG1並嘗試這些新口味,可以到 drinkag1.com/Huberman 領取特別優惠。只要到 drinkag1.com/Huberman 開始即可。
你提到如果女性運動超過某個門檻,她們會停止月經,這是因為本質上沒有足夠的能量去支持月經。有人會想,如果你吃得夠多,那你就會有足夠的能量。但我們得以動態的方式來思考,而不是絕對化。
我現在意識到的是,雖然身體需要足夠的能量輸入(以食物的形式),這對生病的例子也可能適用,但這只是必要條件,並不足夠,因為粒線體在做兩件事。
它們把食物能量轉換成身體能量,讓你來月經、活動、運動、思考、讀書等等。但它們的工作不只是轉換能量,還要分配能量。所以你實際上需要兩個條件。嗯,我不是電腦科學家,但我對程式設計和工程懂一點,那個「AND 閘」的概念——你需要有足夠的能量進入系統,還要能把那能量妥善分配,某件事才會發生。就是一個 AND 閘,你基本上需要兩者兼具。
所以從今以後我會把粒線體不只當成能量生產器,而是能量分配的胞器。是的,感謝你之前的描述。現在也能完全理解為什麼當我生病、不餓時,我不會強迫自己去吃——前提是我有足夠的體脂存量。我知道我遲早得吃,但當我感到虛弱或疲倦,且沒有食慾時,那很可能不是因為缺少卡路里,而是我的身體在說:「你知道嗎,你最好先別讓我把食物能量透過你跑來跑去,讓我把這些能量調度去把免疫細胞送到該去的地方。」這就是人們常說「身體很聰明」的道理,系統有一種智慧。我覺得這是真的,因為我們的大腦會想:「喔,不,我就塞更多能量進去,你必須吃!」但也許不一定。
相反地,如果我有食慾,我就會照身體指示去做。不管別人說什麼——有人說「餵感冒、餓流感」,或有人說反過來「餵流感、餓感冒」——我會依照身體告訴我的。是的,我同意,身體是有智慧的。動物(非人類動物,例如狗)沒有太多心智去分心,它們更能與自己的能量狀態一致地生活。所以當牠們生病時,免疫系統所佔用的能量預算會擴大。這些額外的能量得從某處挪出來,因為你無法靠吃更多來獲得無限的能量。那能量從哪來?
不收縮肌肉——因為你覺得痛,於是不動——是一個好方法。減少體溫調節的支出(例如多蓋被子,不必消耗熱量保溫)也是節省能量的方式。然後停止去在乎事情,變得反社會、冷漠,這些都是疾病行為或節能策略的特徵。還有不吃東西——如果你可以釋出大約 10% 到 15% 的能量,就能把它分配給你的免疫系統。這是一個很好的策略。大多數人身上有好幾週、如果不是好幾個月的能量存量,就藏在皮下和腰間贅肉裡。其實禁食的紀錄是一個蘇格蘭人,382 天。他開始的時候很胖嗎?是,很胖。結束時還胖嗎?他瘦了多少?大約瘦了 250 磅,我想。那是很多儲存的三明治。所以大多數人可以整整一個月不吃東西。所以——也許回到我們之前談的,我們感覺不到能量的數量,對吧?如果你閉上眼睛去感受自己的能量,你不會感覺到身上的脂肪有多少,肝臟或肌肉裡的肝醣有多少。你所感覺到的是能量的轉換——神經能量。
要不要做個小實驗?我們可以做個小實驗來感受我們的能量。絕對可以。好啊。順便一提,哥倫比亞大學醫學院的一位有終身教職的正教授剛剛說「要不要做個小實驗來感受你的能量?」我們兩個都閉上眼睛,這就告訴你,這絕對是 2025 年了。世界上還是有好事發生的。好——我們兩個都閉上眼睛、稍微停止移動身體,這有點像做冥想,因為它可以把噪音關掉。如果你想在一個危險的物理世界裡活著,你要對可能傷害你或致命的事物保持警覺。本體感覺和這些感知需要被高度優先處理,高於各種內感受(interoceptive)信號。但有些內感受信號會勝出,那就是我們會去感覺的東西。只是不要動身體、閉上眼睛,會幫助你調到自己的能量頻率。我猜那有很多價值。是的,我們會再談更多關於冥想和能量恢復的驚人成果。
觀眾可以跟我們一起做嗎?前提是他們不要在開車。好,太好了。最好是你坐得舒服,可以閉上眼睛(我覺得這會幫助這個過程)。我們先吸一口氣,然後稍微屏住一會兒。吸氣、吐氣,你可以把氣完全吐盡、吐到底,然後屏住呼吸。剛開始的頭幾秒通常不會太不舒服,但當你屏住時,去感受你的身體——你的腹部、胸腔、頭部——不呼吸會有什麼感受?然後你可能會開始感到一股想要呼吸的衝動,想把氧氣帶到你的粒線體。當你需要時,就吸一口氣,可以睜開眼睛。如果你能夠屏住久一點,就繼續這樣做。
你感覺到什麼?
所以,當我完全呼氣並屏住呼吸時,我那個——用極客語、神經科學家稱為「內感知」(interoception)的從皮膚向內的感知——變得更為明顯,我可以越來越清楚地感到自己的心跳。
然後,心跳並沒有加速,但我就是能感覺到心臟在跳動。
我更能察覺到,抱歉,我是想說,更能察覺到自己的心跳。
然後,當呼吸的衝動開始湧上來時,你會感覺到一點上升的緊張,不是焦慮,而是一種緊迫感——你知道的,是那種天生硬接的、幸好有的緊迫感。
接著,一吸氣,那種感覺就會放鬆。
是的。然後會有一種能量從中心向外流動的感覺,好像你會更感覺到你的身體。
對,因為我想任何時候我們缺氣時,大腦都會想,我現在怎麼把空氣帶到這裡?你不會在想心跳,你會在想,得弄到空氣。沒錯,類似那樣。
我想如果你那樣,然後出現緊迫感、對吧,焦慮、壓力,或者這種感覺,嗯,這感覺像是危險。對很多人來說,淹死或窒息之類的死亡,是最可怕的死法之一。那為什麼會這樣?這種緊迫感、焦慮感是什麼造成的?是血液中二氧化碳在累積,對吧?二氧化碳是粒線體在轉換能量時釋放的產物。
當二氧化碳累積就表示氧氣正在耗盡。若氧氣耗盡,來自你所吃食物的電子就無法再流動。若在粒線體末端沒有氧氣來接受這些流動的電子,流動就會停止。所以,作為一種能量流動的你,有停止存在的風險。不能呼吸、氣喘吁籲,對你那個以能量為本的自我來說,是一種存在上的威脅。
不深入我在另一集播客講過的細節,我幾年前──2017年──發生過一次水肺潛水事故。一開始就是遇到很糟的情況,空氣用盡了。跟你說那種緊迫感非常直接。幸運的是最後沒有因此罹患創傷後壓力症候群,事情顯然沒事,我現在還能坐在這裡說話。但現在我懂為什麼了。
我從沒對別的小孩做過這種事,也沒有人對我做過。不過小孩之間有個玩笑:朋友從水底上來,正準備吸一口氣,那就是你上來的原因。如果有人就在那一刻把你的頭按住,雖然只是一瞬間,但那股緊迫感會立即爆發,非常強烈、非常迅速。這就說明了這些迴路是多麼天生根深蒂固。因為在那一刻,按理說可能還有足夠的空氣再撐五秒或什麼的,但當我們期待得到氧氣卻沒得到時,壓力會大幅上升。能量會直接流向大腦的某些區域──比如杏仁核和其他區域──基本上是在發出「這是危險情況」的警報。任何事都會變成為了解決這個情況而做。
那是因為我們就是能量。我們是通過系統流動的能量,如果能量開始停滯,就會感到非常不舒服。我們一定是進化出能感受這一點的。如果有什麼東西讓你的能量停滯,像是周遭氧氣不足,你就必須離開那裡,你需要有那種生存的本能。所以試圖求生的不是單純的物理身體,而是那種因缺氧而受到威脅的能量流動。
你已經多次談到能量流動,而我認為這個概念會貫穿接下來的討論。當你聽到像太極這類的練習,或在武術裡面有人在拿取別人的「氣」並加以轉換,這不只是合氣道那一套概念;比如你學拳擊時會學到你不是只用手臂和肩膀去打,你得把腳站穩,某種程度上是從地面「拉」起來,你在轉移能量,實際上是向地面施力,然後能量沿著你的身體往上來。有人談到跑步時的筋膜連帶等等,變化有千百種,但都是在談能量流動的概念。
我覺得很多讓我們覺得不可思議的事——人跳舞、唱歌、做出驚人的運動壯舉,或把全部能量導向某件事——就是人類有意透過練習把所有能量引導到某個方向。某種程度上我們喜歡這樣,儘管從定義上講,這會造就一個非常不均衡的人。我不是要深入探討這背後的心理學,我只是想回到這個觀念:我們腦區的粒線體數量從出生起可能就不同。
但如果我們踢足球、喜歡數學和陶藝,我們的大腦會和那種喜歡閱讀、戲劇、電影、會運動但不太熱衷的人不同。你知道的,大家都說運動會讓大腦更好。但也有人整天只做運動,結果大腦並沒有變得更好。我在這裡說得婉轉一點──我喜歡運動,也喜歡思考。
那是不是有取捨?有沒有取捨?有的。因為我相信保持體能、維持健康並活得長久,但大多數人不是競技選手。大多數人不想成為健身房最強的人或跑得最快的人。我相信大多數人——我也是其中一個——想要的是夠強、有耐力、有些速度,但還要能思考。我希望我的粒線體在各個系統之間是平衡的。我女朋友會說,嗯,你是天秤座,當然會這樣。
但我是說我想要這樣,因為我希望能夠投入生活的許多不同面向。
我不想變成那種在某一方面萎縮,而在另一方面過度發達的人。
那麼從你最近發表的研究結果來看,你對這些有什麼看法?
這是不是一種取捨?
我覺得我們還不完全知道,但我們最近做了一項研究,指出不同系統之間可能存在取捨。
抱歉,各位健身迷。不,我開玩笑的。我喜歡去健身房鍛鍊,但你也要讀書,懂嗎?
我們檢驗了一個假設:如果你的肌肉裡有比較多的粒線體,那大腦、心臟、肝臟和皮膚裡也會有比較多嗎?
結果並非如此。
安德魯,我覺得你似乎在能夠做這些事情時,獲得很多成就感,你好像能活出你的全部潛能,對吧?
你是一位很棒的溝通者,也很會整合。你那種思維是一種美妙的整合性思考,這可能也是促使你把大部分時間投入現在工作的原因,對吧?
因為這真地觸及了你的長處。我猜這在能量層面上真正推動你。
我喜歡它。你喜歡它?
那是什麼意思呢?「喜歡」某事是一種情緒狀態,一種情感狀態,也是一種能量狀態。我們每個人在能量轉化方式上都不同。像你能轉化能量,因此有能力做你所做的事;其他人有非常不同的技能和天賦。
我認為我們天生帶有某些東西,但這似乎並不完全只由基因組編碼決定。基因完全相同的雙胞胎,往往仍會有非常不同的能力傾向和性格,這些差異我們並不清楚來源為何。
然後我們會被不同事物滋養、感動和啟發。當人們似乎跟隨那些東西時,這好像會為他們帶來能量。
如果從生物學角度來看,粒線體層級上,我覺得我們的研究開始指向一個方向:如果你參與那些帶來目標感和成就感的事物——我們還做了另一項研究──我們請芝加哥的同事在受試者死前每年回答問卷,問他們生命中有多少目的感、與人之間的連結有多深、整體幸福感如何,還有負面的部分,比如憂鬱、孤獨、焦慮等。
我們知道人們對自己、對生命、對某種超越自我的感受有多深。然後他們去世,將大腦捐給科學,我們取得小塊腦組織,現在在測量那些粒線體。
Carolyn Trump,是我們團隊的研究員,是名副其實的粒線體心理生物學家。她探問心靈與粒線體生物學之間的關係:人們死前的感受是否與他們大腦中、特別是背外側前額葉皮質(DLPFC)的粒線體有關?
她發現,感到生命更有目的、與他人更有連結、以及因某些事物而感到幸福的人,其大腦粒線體的能量轉換能力似乎較高。也就是說,這些感受看起來足以提升大腦粒線體的能量轉換能力。
這是因為他們有幸經歷或在生活中主動培養那些經驗,從而實際改變了大腦裡的粒線體嗎?也許;或者相反,也可能是因為某些原因(我們尚不清楚)他們大腦粒線體本來就具有較高的能量轉換能力,這使得他們體驗世界時更正向、更有目的感、更覺得有意義。
動物研究顯示兩者很可能互相作用。如果你調整大鼠大腦的粒線體,就能改變牠的行為,從較順從變成較具支配性,或從較具支配性變回較順從。瑞士洛桑聯邦理工學院(EPFL)的Carmen Sande做了很精彩的工作,顯示了這一點。
反過來說,如果你長期施加壓力在動物身上,剝奪牠們選擇不同選項的自由,這類慢性壓力會實際損傷大腦的粒線體。在某些腦區,粒線體變少了,且能量轉換能力也降低。
所以粒線體似乎會對我們的心境做出回應,而大腦裡的粒線體也能影響我們的心境。
若要談這件事的哲學面,思考究竟何者造成何者或許不是最恰當的問題,但從正在浮現的證據──這也和你的問題相關──可以看出一個明顯的連結:我們從第一人稱知道有意義的那些主觀經驗(也就是我們的感受與世界的體驗),在某種程度上與大腦中那些能量轉換單位/能量處理單位的生物學有關聯。也可能同樣存在於我們的免疫系統中。
我們在免疫細胞和腦組織上都有相關研究,並且目前正在分析來自5,000份人體樣本的粒線體。這些樣本來自500名個體的10個不同腦區與肌肉取樣。
你們是否有這些人的生平資料,例如他們對生命目的感的程度、他們做了些什麼、以及生命滿足度如何?
我真的很高興有像你這樣的生物學家存在。我想說這句話,不只是因為你願意成為公共衛生教育的推廣者,更因為近幾年來大眾對生物學與心理學的認知變化,實在令人難以置信。
但我真心覺得,當你在做你正在做的這類工作時,我們不再只是把東方關於「能量」的哲學,和某個常春藤醫學院實驗室裡的粒線體當作對立來談論了。
你把這些想法用真實的數據融合在一起,我認為這會把長期以來互相合作但彼此未察覺的觀點拉到一起。
我覺得這會改變人類的健康觀。
因為如果我們把自己看作是能量轉化的存在,就會更謹慎地考慮把時間和精力投資在哪裡。
而且,我也認為當我們感到情緒關閉或被壓抑時,會開始更傾聽自己的身體。那意味著什麼?
現在我們不能對所有事只用「這件事會不會給我能量」來回應。因為我們也必須建立某些迴路以在生活中變得熟練,而這些迴路的建立對我們來說可能很不方便。
但同時,我認為從「這件事會不會給我能量?」這個觀點可以獲得很多益處。
人們常把戲劇化的衝突或與某些人的摩擦,誤以為是某種能量交流。那其實只是能量的消耗,並非良好的能量轉化。
現在在心理與關係領域你會越來越常聽到這種說法。人們會說,「他們對我的神經系統不好。」很有趣的是現在神經科學也開始出現類似的語彙。或是「我跟他在一起會放鬆」、「我可以很舒服地睡在他身邊」之類的話。以前我們可能會覺得這些很可愛、有點玄學,但把你關於粒線體作為能量轉化單位的觀點帶進來,這聽起來像是真正的生物學。
沒錯。我覺得你剛剛提到的那些東西,從長期主導生物醫學的分子生物學視角來看,很難說得通。
很久以前──大約五十年前左右──出現了一波震撼:喔,原來有 DNA,蛋白質可以定序,我們可以量測細胞的成分,我們可以在顯微鏡下觀察,也可以掃描大腦。所有這些我們突然能夠捕捉的資產,非常有說服力、有力道。我們圍繞這些建立了一整套研究與學術科學體系。
而我認為,這種還原論框架的本質,將心智擠到一邊了。所有主觀經驗就被歸為「在你腦袋裡」或其他什麼的,全部被擠開。
然而,人類的經驗是你可以最直接知道自己生命內容是否與你的能量相匹配的方式,是否與你在乎的事、真正重視的事相匹配。所以,把心智和所有那些主觀經驗排除在外──這正是生物醫學所做的──我認為對理解健康的基礎造成了嚴重損害,也妨礙我們理解為何有些人能夠長期保持健康、長壽且活得充實。
如果我們只把自己當成分子機器,就根本無法理解這一切。然後又有意識研究試圖理解這一連串美麗的人類經驗譜系──從一端是「早上起不來,連洗澡都太難,我寧願死了算了」這樣的狀態;到另一端是「天哪,世界好美,我很感恩,我受到啟發想做個好人,並在世上做好事」──以及介於兩者之間的一切。我們現在沒有一門科學來解釋這些。我們說那不是科學,這是心理學,這是玄學,我們無法用生物分子科學來接觸到這些面向。我確實不太抱希望我們能在完全掌握意識本質、完全捕捉人類經驗的本質、或完全理解幸福感與成為一個活出全部潛能的人的意義上取得重大突破。我不認為從分子生物學會找到答案。
但我認為,對生命以及我們自身的能量性理解──把我們視為一股能量流,而不是僅僅把分子和代謝視為支撐這股流動的東西,而是把流動本身當作重點──這或許是一個整合點。能量流是物質(生物學物質)與經驗之間的樞紐。
再說一次,我們並不直接體驗能量本身,我們體驗的是能量的轉化。當能量流經我們這套代謝電路──代謝本身就是一種能量電路,電子在其中流動;不是像銅線裡的自由電子,而是透過酶從食物流向氧氣的電子──這個系統是代謝性的、碳基的能量電路。當能量流經它時,某種程度上,出於我們尚未完全理解的原因,它會有感受性。
情緒(energy in motion,能量在運動)──例如受啟發想做好事的主觀感受,或覺得糟透了、想死的感受──這些狀態都產生於能量的轉化。能量是那個整合點:我們的行為、我們在神經影像學中看到的一切──像是腦電圖等──當我們觀察大腦時,實際上是在看能量模式。如果你僅僅改變某個區域流入的能量量,就會改變解剖構造、改變生物化學,然後這些改變會被編碼。如果能量以某種方式流動或呈現特定模式,它會改變基因表達,會改變表觀基因組,因為代謝物和各種中間產物的存在與影響。
我想先稍作休息,並感謝我們的贊助商 Function。
去年我在尋找最全面的實驗室檢測方案時,成為了 Function 的會員。
Function 提供超過 100 項進階實驗室檢測,能為你整體的身體健康提供一個關鍵的快照。
這個快照能讓你看出心臟健康、荷爾蒙健康、免疫功能、營養素水準等等的洞見。
他們最近也新增了對毒素的檢測,比如來自有害塑膠的 BPA 暴露,以及 PFAS(俗稱「永遠化學物質」)的檢測。
Function 不僅檢測超過 100 項關鍵於身體與心理健康的生物標記,
還會分析這些結果,並由該領域的頂尖醫師提供見解。
舉例來說,在我與 Function 做的其中一次早期檢測中,我發現自己血中汞含量偏高。
Function 不只幫我檢出這一點,還提供了如何最好地降低汞含量的建議,
其中包括限制吞拿魚的攝取量。
我當時吃了很多吞拿魚。
同時我也努力多吃葉菜類,並補充 NAC 與乙醯半胱氨酸,
這兩者都能支援穀胱甘肽的生成與解毒功能。
我也應該說,透過第二次 Function 的檢測,那套做法是有效的。
全面的血液檢測非常重要。
有太多與心理與身體健康相關的事,只能在血液檢測中被發現。
問題是血液檢測過去一直很昂貴且複雜。
相較之下,Function 的簡便性以及費用水準讓我印象深刻。
它相當平價。
因此,我決定加入他們的科學諮詢委員會,
也很高興他們贊助了這個播客節目。
如果你想試試 Function,可以上 functionhealth.com/Huberman。
Function 目前有超過 25 萬人的候補名單,
但他們提供 Huberman 播客聽眾優先體驗。
再說一次,要取得 Function 的優先體驗請上 functionhealth.com/Huberman。
坦白說,在整個健康領域中我覺得一直缺少的是,能夠理解不同層次分析的人。
一位現任 NYU 的優秀神經科學家曾告訴我,一位真正的知識分子(你就是這樣的人),
是能夠理解並用多個層次的細緻度來傳達事物的人。
那點非常、非常重要。
所以對於我所聽到的一切和這個領域的發展,我感到非常安心。
這就把我們帶到你開頭的問題,像是把我們帶到粒線體以及它如何影響細胞、器官以及行為。
我想我們剛剛談到的是粒線體流動、轉換能量。
然後那個能量在細胞層次向外擴散。
粒線體會產生一些代謝物。
根據粒線體的能量狀態,會有較多的乙醯輔酶 A(acetyl‑CoA)、檸檬酸、乳酸與α‑酮戊二酸等。
這些都是能量狀態的分子印記。
然後這些分子把粒線體裡的能量特徵帶到細胞核,
然後,砰,它們被寫入表觀基因組。
現在細胞突然之間有某個基因被下調、被關閉,或是某個基因被上調。
細胞就變成了不同種類的細胞,
因為粒線體在能量層次上發生了改變。
然後這個改變向外擴散。
現在細胞會用特定的能量方式去感受它的環境,對吧?
這一切從粒線體開始,波及到細胞核。
細胞核現在能夠製造像細胞因子這類的蛋白質。
因此,細胞因子在很多層面上都是底層能量狀態的指標,
也就是我們所說的發炎。
我對發炎的理解是:它是一種能量狀態。
在很多情況下,如果能量不能在系統中自由或低阻力地流動,
如果你是個細胞,而且你正在缺氧,對吧,電子無法流動。
作為一個細胞,你會有一種原始的體驗,就像你之前體驗過的,對吧?
你無法呼吸,你會想:「我必須吸一口氣,不然我要死了。」
所以如果你是個細胞,經歷了這種很原始的狀態,你需要做點什麼。
於是你呼救、你呼救、你呼救。
這就是細胞因子出現的地方。
是的。
細胞因子是細胞與細胞之間普遍的溝通語言。
細胞因子並非僅屬於免疫系統;這是一種細胞彼此必須互相溝通的基本方式。
假設這真的是一套反覆出現的能量流動原則,我們就來玩一點「玄」的吧。
來點更玄的。我們又在加州。
因為我開始理解,這其實是有真實生物學根基的。
舉例來說,人們聽過所謂的「27 俱樂部」。
這不是任何人想加入的俱樂部,指的是那些極有才華且充滿強烈能量的音樂家與藝術家,
他們常在 27 歲時去世。
當然,有些情況像音樂與藝術,有時會伴隨過度使用物質。
在這些案例幾乎總會涉及藥物濫用,例如吉姆·莫里森、吉米·亨德里克斯、珍妮絲·喬普林等人(還有其他人)。
我不知道他們是否全都在所謂的 27 俱樂部名單上,但我相信有些是。
還有其他例子。
這種想法是:對於那些所謂「火焰燒得特別旺」的人,他們的強度、魅力在年輕時就已顯現,往往早逝。
即使不是在 27 歲,也有很多類似的例子。
如果你去深入研究這些不同的案例(不是我剛才提到的那些),你常常會發現有使用安非他命的情況。
你會說,嗯,那麼,安非他命和古柯鹼的使用到底是怎麼一回事?
它會作用於多巴胺系統、腎上腺素系統。
這些確實是能量動員、釋放與轉化的物質。
換句話說,這些藥不是讓人變得沈靜的藥,它們是讓人充滿能量的藥。
好像生命被壓縮到更短的時間內,活得猛烈卻早早熄滅。
在相似的脈絡下,我曾和一個我理解為神童的人聊過天。
有一次他突然跟我說,不,是「前」神童。
我心想,好吧,這是在做細緻的區分。
於是我去開始讀關於神童的資料。
你知道的,你很少見到那些成年後依然一輩子越來越聰明、越來越聰明的人。
換句話說,神童最終會到達一個高原期——只是他們到那裡的時間比較早,
有些情況甚至是早很多。
你有沒有聽過誰十六歲就從醫學院畢業,然後成為他們領域中最傑出的醫生,一直活躍到七、八十歲?
沒有。別人會追上來。大家會追上神童。
所以有一種想法,或許當一個人的能量在時間與空間上被集中分配到身體的某些迴路時,我們會看到難以置信的壯舉,然後我們會驚嘆:
哇,但那種狀態不會永遠持續下去。
我稍後會把這個拉回到長壽的概念上,但我很想聽聽你的看法。
然後我也想談談我們所有人能做的事,如何讓我們的粒線體儲備保持在足夠高的水準,讓我們能把能量分配到不同方向。
我只是好奇你對那些火焰燃得非常亮卻早早熄滅的人有何看法。
神童似乎把所有能量都導向去做驚人的事,我們為那種十六歲的醫生、十七歲拿下律師考試的人歡呼,
但再看後來,他們並沒有在晚年依然顯得非凡——人們會追上來。
在生物學上也有相似現象:某些物種發育得更快,達到繁殖年齡也更早,然後死亡得也早得多。
像老鼠就是例子,牠們活大約兩到三年,發育非常快,一切都加速。
有兩篇很有意思的論文,一篇發表在 Nature,一篇發表在 Science,都是在 2023 年同一個月刊出,我認為能說明一些端倪。
他們問:是什麼控制老鼠和人類的發育節奏?
於是他們把老鼠細胞和人類細胞、幹細胞放到培養皿裡,觀察發育的節拍。
他們發現,正如其他研究先前也見到的,來自一個三年左右完成發育、生長和死亡的動物的老鼠細胞,與來自一個大約八十年完成同樣過程的人類的細胞,在發育速率上有很大的差異。
接著他們問,這之間到底有什麼不同?是什麼在控制發育的步調?
他們發現主要推動因子是粒線體代謝,並且做了實驗,顯示透過調節粒線體代謝可以加快或放慢發育的步調。
當你說到粒線體代謝時,可以回到剛剛那個摩爾斯電碼的比喻:那些發育快且早逝的動物,好像就是能量轉化得比較快的一類?
沒錯。而且這受 NAD 所調控。我想有些聽眾對 NAD 有所了解。
所以,NAD 看起來像是一個調節旋鈕,控制能量被轉化的速度。
很早以前我就感到沮喪,因為長壽領域的討論裡,沒有人承認一件事——我是發育神經生物學家——那就是發育其實是我們所經歷過最快速的「老化」時期。
看看一歲和三歲的孩子,那差異就是很大的變化。我們之所以不稱它為「老化」,是因為他們還沒達到活力與成熟的巔峰。
看看一個人在青春期前後,首先在任何物種中都可以說是完全不同的一個有機體,性格也不同,變化非常迅速,這很可能是我們一生中經歷到最快速的老化率。
我曾有個理論,很希望有人去驗證,也許你的實驗室可以做做看。
如果你觀察一個人在青春期獲得次級性徵(secondary sex characteristics)的速度,通常會在某個階段同時出現一個或好幾個,然後陸續出現。
次級性徵出現維持的時間,實際上可以當作青春期持續時間的一個衡量,因為它反映了下丘腦的一連串變化——我們知道這點——並且這些變化會向外級聯到身體、荷爾蒙等等。
我認識一些國中時代的孩子,暑假外出回來後,足球隊上有個小孩我心想,那簡直像個成年人——他還留鬍子——(我就不點名了),他身材非常結實、瘦削,每次去更高級的足球聯賽都能進很多球。
我三十多歲時再見到他,我心想,哇,他看起來像四十五歲似的,老了很多。這裡面沒有嫉妒或幸災樂禍,我很喜歡他這個人,但他看起來確實老得比較快。
我也認識其他成長比較慢的人。當然,生活型態因素也會影響,但有些人發展成為成年人時,讓你覺得,哇,他們真的很會保養自己。
這一切支持一個想法:也許一個人經歷青春期的速率,會在某種程度上預測壽命——當然還要加減一些生活方式的影響。
那麼,你對此有什麼看法?
這有可能嗎?
我覺得是有可能的。
而且有不錯的資料顯示能量消耗的情況。
身體到底──為了經歷那些過程,身體消耗多少能量?
再說一次,生物學中沒有什麼是免費的。這是生命能量學的一個基本定律。每樣東西都要消耗能量。
在發育階段,你會看到嬰兒剛出生時代謝偏低。以每公斤或每磅體重來看,他們不像成人那麼會燃燒能量。但大約在一年的時間裡,你會看到能量消耗大幅上升。然後大約在五歲左右達到高峰,因為小孩發展得非常快。
我兒子現在六歲,他學到很多東西,總是在變化。所以能量消耗大約在這個時期達到高峰。到了十幾歲、十五歲時又會回落。大約到二十一歲左右就像成人一樣,此後成年期大致保持平穩。然後大約在七十歲左右,你會開始看到下降。
是的,「代謝會隨年齡變慢」是一個迷思。我是說,確實如果我們不維持肌肉和活動,代謝會受到影響。
運動很多時候其實就是在呼吸——把氧氣帶到你的線粒體去。
有位身材非常好的朋友曾經這樣告訴我。我問他:「你的運動習慣是什麼?」他已經六十多歲了,身材非常棒。他說:「我確保每天都做一件會讓我呼吸急促一小時的事情。」我又問:「如果你被困在飛機上怎麼辦?」他說:「我就在那裡呼吸急促一小時。」他是前海豹隊員,所以有點極端。不過他說得有道理。
幾年前發表在 Science 上的一篇論文讓我們了解到,基礎代謝率隨年齡其實變化不大。我們原先以為代謝會慢下來,但事實並非如此。一旦進入成年、到了二十幾歲,基礎代謝率變化非常小,我認為正如你指出的,要到八十歲左右才會有較明顯的改變。
這要看你從哪個層次看代謝。如果從細胞層面看,情況又不同——我這裡指的是基礎熱量需求,也就是扣除你跑步、舉重等活動後的基礎代謝率。當然,舉重能增加肌肉,進而提高你的基礎代謝率。但認為「我的代謝隨年齡變慢」這種想法,事實上是完全錯誤的。有人把這當作藉口,去解釋他們的問題——在多數情況下是吃太多、能量攝取過剩。
我們提出了一個模型,叫做能量保存模型——腦-身體能量保存衰老模型(BEC 模型)。你可以深入研究這個模型,但我認為某些細胞會發生顯著變化。隨著細胞老化,它們其實開始燃燒更多能量。當細胞進入衰老狀態時,它們消耗能量更快,然後開始發出訊號:「我在能量上很吃力。」我認為那就是發炎。
體內有一些細胞──不是全部──有點撐不住了,變成衰老細胞,然後發出訊號。那些訊號和我們在「生病行為」時釋放的訊號是一樣的。如果你的免疫系統因為要對抗病毒而在能量上非常吃力,它會釋放相同的細胞因子。當這些細胞因子到達大腦時,大腦會想:「糟了,快要破產了。能量預算受到威脅。」於是就開始節省能量。
然後你會變得無精打采、覺得冷、肌肉萎縮。這些對付病毒來說都是有效的節能策略。類似的事情如果有那種會發出訊號的細胞累積在體內,隨著年齡也會慢慢發生。
但如果你運動、不暴飲暴食,偶爾感到飢餓(例如採取斷食),你就有機會消除那些代表能量壓力的訊號,讓有機體變得更有效率。我認為運動的一個重大好處是提升效率,然後你就能更好地對抗發炎。實際上,你是在提升有機體對能量壓力的抵抗力,讓那些掙扎中的細胞恢復正常,這樣你就不會覺得能量快耗盡。
所以,我認為這是一個感知問題。我現在想像,我們隨著年齡「感覺到精力變少」的原因之一,是因為體內的發炎把更多能量分配給發炎區域的那些細胞,而它們消耗更多能量。因此,透過降低發炎,你就能把更多能量分配到其他用途。
沒錯,了解了。
這跟我們一開始談的情況很不一樣──當時我導師走過來問我:「我們為什麼精力變少?」我當時只以為是線粒體耗損了。
這就形成了一種動態張力,對我和每個人來說都很實用。舉例來說,我可以多跑步來增加體內的線粒體數量;我可以多睡一點以抵銷跑步帶來的發炎;但歸根結底,我在玩一個要編列預算的遊戲。我會選擇多運動以取得更多線粒體,讓大腦和身體有更多能量,但運動同時也會造成一些發炎,這也會消耗大量能量。所以這就像時間或金錢一樣,你不可能什麼都做。
所以我的心態一直是(我想我會繼續這樣做):每週舉重三天、有氧三天,每週完全休息一天。
其他像桑拿和冷療之類的,按你覺得合適去做,但一定要確保你每晚睡足六到八小時。我很長一段時間都相當嚴格遵守這點。盡量不要把精力浪費在戲劇性或讓人頭腦麻木的事情上,當然也不要過度使用那些會大量消耗能量的物質。
我自己喝很多含咖啡因的飲料,但我說的是處方興奮劑,那些我知道很多人仰賴的藥。比如我就直接說了,莫達非尼(modafinil)。我在極度缺眠時只吃過一次。你會覺得好像睡了八個小時,但那是從別的地方借來的能量。這不僅僅是之後會有的崩潰,還有長期的影響。我認為這也是為什麼使用安非他命、可卡因等興奮劑的人,常常會出現心臟衰竭致死的情況——其實在曾用可卡因的人群中這種情況相當常見。
我們會談到這部分,但講白了就是:你在向未來借能量。是的。我很支持人們多運動、吃得更好等等,但到某個程度,那樣也會提升發炎反應。對我而言,把「發炎」重新框架成一種能量信號,完全改變了我對發炎的看法。發炎是一種能量訊號。
如果你的血液裡有細胞激素(cytokines),代表你體內某處有問題──當然這不適用於所有細胞激素,但我們常討論的幾種主要細胞激素,例如白介素‑6(IL‑6),是由肌肉分泌的,而且不是在運動時分泌。打個比方,你在跑步,假設你激烈跑一小時或兩小時,IL‑6 並不會在跑步時上升;是當你停止運動時,嗶──會出現一個漂亮的 IL‑6 激增。那麼這是為什麼?IL‑6 是一種細胞激素,也就是細胞間的訊號系統。IL‑6 會作用到脂肪組織,告訴它「我們需要能量」,促進脂解,把儲存在脂肪裡的脂質分解釋放到血液中,因為肝臟需要這些來製造葡萄糖。IL‑6 也會作用到肝臟,告訴肝臟去製造葡萄糖,因為肌肉已經耗盡能量。
運動後的 IL‑6 激增在你肌糖原枯竭時特別明顯──比如阻力訓練、短跑或高強度訓練後。IL‑6 的作用就是啟動能量動員:肌肉在告訴全身「我的能量快不夠了,請幫忙」。它召集脂肪和肝臟,並把訊號傳到大腦。大腦也有 IL‑6 受體,然後你會覺得很糟糕,覺得需要恢復,至少會短暫失去活力和精力,於是你會休息。就像阿諾德說的,你變得更強、製造更多粒線體、變得更有體能,不是在運動期間發生,而是在休息期間發生的。
所以,睡六到八小時,絕對很重要。至於咖啡因等興奮劑,它們的作用是讓你感受不到能量壓力。換句話說,如果身體內能量流動不順,你本該透過睡眠來降低那種能量阻力,但這些興奮劑會讓你對這些信號視而不見。現在甚至有臨床試驗──我覺得這可能很危險──在開發以抗體為基礎的藥物,目的是阻斷大腦感知身體能量壓力的信號。這聽起來真是個糟糕的主意。
簡單來想,如果你把身體當成一部分子機器,就會理解生病或罹癌時發生了什麼。GDF‑15,全名生長分化因子15,是一種蛋白質,也是一種細胞激素。當細胞的粒線體無法正常讓能量流動,或細胞以超過可維持的速度消耗能量時,細胞就會分泌 GDF‑15。因此,罹癌而出現惡病質、肌肉消耗的人通常會有很高的 GDF‑15 水準。GDF‑15 能夠傳到大腦;據我們所知或學界普遍認為,GDF‑15 的受體幾乎只存在於大腦。但大腦本身不製造 GDF‑15,身體其他所有器官(包括腫瘤)都會生成它。
結果是 GDF‑15 非常高的人會覺得極度不適。如果你把 GDF‑15 注射到動物體內,動物會嘔吐,產生厭惡反應,專業術語叫做內臟不適(visceral malaise)。也就是說,你會感覺很糟。由身體任何地方能量遭遇困難的細胞所產生的 GDF‑15,會向大腦發出訊號,讓你覺得很差。
我們現在也知道 GDF‑15 是妊娠晨吐的觸發因子。尤其是那種嚴重的妊娠劇吐(hyperemesis gravidarum, HG),非常折磨人,很多有這症狀的女性甚至想終止妊娠,實在太痛苦了。GDF‑15 在某些情況下可能上升一萬倍,幾乎沒有哪種荷爾蒙能增幅那麼大。在懷孕期間,胎盤可能分泌 GDF‑15,作用是告訴母體「冷靜點,重新分配你的能量,你在孕育一個消耗大量能量的東西」。我們知道 GDF‑15 有這樣的作用。
所以製藥公司想的下一步就是:好吧,把 GDF‑15 的訊號阻斷,讓人不用覺得那麼難受。去年《新英格蘭醫學期刊》就發表了一項相關的試驗。
他們的實驗顯示,正如預期的,如果用單株抗體阻斷 GDF-15,人們就不會感覺那麼糟。
而且會多吃一點,也不會掉那麼多體重,對吧?
基本上,如果你在醫院生病、有癌症、在做化療,你不想吃東西,對吧?
從能量分配的角度看,我猜這是合適的反應,因為你節省了大約 10–15% 的能量預算,把它重新分配給修復過程、免疫系統,或身體為了度過那個挑戰所需要的東西。
現在,你有點在剝奪大腦那個訊號。
所以,實際上人們就沒那麼多體重流失。
那個試驗因此宣稱成功。
但若看細節、看他們報告死亡率的那個表格,接受藥物的人死亡率是雙倍。
那個試驗並不是以檢測死亡率做為主要終點來設計統計效能的。
它是設計來檢測體重變化的,所以那沒變成主要發現。
但如果這是真的,你阻止了人們體重下降,他們感覺噁心少一點。
但在那個試驗中,死掉的人卻有兩倍多。
因為身體很聰明,知道在正常狀況下不應該把能量分配給進食。
把能量分配給吃東西?
嗯,在化療的情況下沒什麼是「正常」的,但我想你知道我的意思。
身體不想吃東西的直覺,比任何那種分子層面的伎倆去克服那個訊號、讓你感到飢餓要聰明得多。
你會以為,他們吃得比較多、營養比較足,應該會比較多人活下來。
我還以為你會告訴我更多人活下來。
你卻說死掉的人是倍增的。
最近也有另一個大規模的心衰試驗用這個抗體去阻斷 GDF-15——因為當心臟吃力時,像擴張型心肌病或充血性心衰,從能量角度來看,心臟要對抗高血壓或在衰竭下工作是非常耗能的。
在那時心臟有能量上的壓力,GDF-15 飆升。
所以現在心臟科的人知道,GDF-15 是一個很好的心衰標記。
然後大家的想法——我想我們從能量角度看 GDF-15 的方式,跟其他領域的人有點不一樣。
很多人把 GDF-15 看成是炎症的標記,可能認為跟免疫有關——我覺得它是能量壓力的標記。
心臟在呼救,並試圖透過向大腦發訊號來讓整個系統冷靜下來。
結果是用藥的人出現心衰和不良事件的人更多,所以他們停止了試驗。
就是那種阻斷 GDF-15 的情況。
是的,所以如果你去阻斷——
這就是把一切都用受體和配體來做分子化思考的危險,人們也許不知道,配體就是會與受體結合並啟動受體的東西。
我當然很愛現代生物和醫學,有許多優美的東西,但全身性的影響是無法預測的。
我想這也就是為什麼要做這些臨床試驗。
關於這點我有個問題,這也是你工作的一個大主題:壓力。
我想大家現在都很好奇了,說說灰髮逆轉吧。
那就先從那個開始,把我們心裡的事說出來。
我得說,儘管有些理論——也不是說有人特別在乎——我從沒染過頭髮。
我有一些白髮,但數量會隨著我睡眠多寡增減,這還挺有趣的。
但我的鬍鬚是灰的。
我得說,我不確定所有的白髮都能只靠減輕壓力就逆轉。
我也不染頭髮或鬍鬚,所以我算是一個天然實驗。
狀況是什麼?人們能靠減壓逆轉頭髮變白嗎?人們能靠增加壓力加速頭髮變白嗎?
很可能兩者都成立,對。
我想我們發現的是,頭髮變白——至少是暫時性的——是可以逆轉的。
這很令人驚訝,因為這違抗了那種認為衰老是一條線性、無法改變、只會隨時間發生的想法。
在這裡我們該知道,實際上失去色素是衰老的一個標誌,頭髮和鬍鬚顏色的消失幾乎是每個人都會經歷的,但發生的年齡不一樣。
而在同一個人身上,——我們之所以研究這個,是因為這感覺像個完美的實驗——你頭上大約有十萬根頭髮。
每一根髮的基因組都是一樣的,都是基因完全相同的「雙胞胎」,對吧?
它們都暴露在同樣的運動習慣、同樣的飲食、同樣的壓力水平下。
然而有些髮在三十多歲就變白,有些要到八十多歲才變白。
這到底發生了什麼事?
我想,如果我們能搞清楚這種異質性的基礎,也就是髮絲之間的差異,也許我們可以理解為什麼不同人衰老速度不同。
因為很明顯,壽命有多長裡頭,受基因驅動的部分不超過 10%。
最好的研究把這個數字放在大約 7%。
大約 7% 的長壽可能是遺傳的,其餘約 90% 則不是,是生活方式因素——飲食、暴露等非遺傳的東西。
人們會從這些數字裡獲得安慰。
是的,我覺得這些數字非常有力,也讓我吃驚,因為我在訓練和教育過程中學到的,是你活多久大多取決於你的父母。
我認為那是個遺留觀念,是種教條,不是以科學為基礎的,而是人類基因體計畫那個時代的教條。
像在九○年代,我們曾希望能找出致癌基因、心衰竭基因、阿茲海默症基因、精神分裂症基因。
然後人類基因體定序完成了,2001 年。
接著進行了大概十到二十年的全基因組關聯研究(GWAS),試著找出哪些患病的人擁有別人沒有的基因,對吧?
那些大規模的研究。
如果把人類基因體計畫和對常見慢性病因果基因的搜尋當成一個隨機對照試驗,它會在主要終點上失敗。
說實話,我覺得假說是錯的。
不過這是個有用的假說,像很多假說一樣。
它帶領我們學到很多東西。
而人類基因體定序,確實是生物醫學進展的一大推手。
但它未能解開我們為何會生病、何時生病的那些重大謎團。
單靠基因不會告訴你這些。
我會說人類基因體計畫,像很多事物一樣——大腦連接體、蛋白質體、炎症體譜——是必要但不充分的。
沒錯。
我們需要這些資訊,但這些資訊本身不足以證明任何事,至多只能當作產生假說的實驗。
我知道這點,因為我長期參與研究補助的評審委員會,你看到那些驚人的研究,例如我們要去量測這個癌細胞和那個癌細胞的差別,這很好,但你得到的資訊是必要的,卻不足以讓任何事確立無疑。
但那確實是好工作。
是的,很好。
當然很好。
有很多高品質的科學在進行。
但我認為一般而言,學術科學有點偏離了它的核心目的。
現在有一套激勵機制,還有很多行政流程上的力量在運作,並不完全服務於主要目標,也就是——
好吧,現在一切都在被重新檢討,所以不管是好是壞,都在被改寫。
所以我理解你的觀點。
讓我感到欣慰的是,雖然我父母還在世而且狀況良好,謝天謝地,但壽命只有約 7% 是由基因決定的。
所以如果你的父母活得很長,這也意味著保持保養很重要,但你做什麼才是關鍵。
關於這個,白髮其實不是最重要的問題。
人可以把頭髮染掉,對吧,如果他們想的話。
人若掉髮也可以剃光頭。
對於這個看似重大的白髮問題,其實有很多解法,但我覺得它所揭示的東西非常有趣。
那就是——有可塑性。
是的,你可以解釋一下結果嗎?
當我們開始思考這件事時,我們想,如果我們找到那種同一根頭髮呈現兩種顏色的情況怎麼辦?
也就是同一段頭髮的一部分是深色,另一段是白色。
如果你能找到一根頭髮是深色的,那麼那一端——你知道,那一端曾經是在體內。
有點像年輪,對吧?
如果你砍倒一棵樹、看它的年輪,你基本上可以回溯時間,說:「喔,二十年前這裡曾經發生火災,」然後四十五年前有一次乾旱,年輪看起來就不一樣了。
所以結構中有被編碼的資訊。
我們每個人身上都帶著一種分子記錄,一個關於我們生物歷史的物理時間線。
因為——
有壓力、放鬆、關係好、關係不好。
對。
所以,頭髮大約會長——
寫完一份計畫又再寫下一份。對。那其實也是那項研究資料的一部分。
事實上,那也是我們早期參與者的一部分資料,因為我們對此感興趣。
我們找到呈現兩色的頭髮,髮梢是深色然後髮根是白色。
然後我們想,如果我們能夠弄清楚那個頭髮顏色轉換的時間點。
如果你量測它,並且知道頭髮長得有多快,你就可以說,好,兩個半月前,對吧?
你可以對照日曆,說大約在這個時間點,這根頭髮從深色變成白色。
那時候這個人生命中發生了什麼事?
那就是想法。
當時我的合夥人走進浴室,然後她拿出她非常長的頭髮。
你可以清楚看到同一根頭髮有兩種顏色。
就像,該死,老化。
頭髮白化是有可塑性的。
然後我們還找到一些頭髮是白的然後又變回深色的。
這點有一點令人困惑。
我們有一位受試者帶來一根頭髮,是個年輕的亞洲女性,她的頭髮很漂亮,非常深的顏色。
然後髮根是深色,但有一段大約兩公分、差不多一英寸是白的,然後剩下的頭髮又是深色。
那兩公分發生了什麼事?
她有分享發生什麼事嗎?
沒有,沒有,她沒說。
我們當時是在用夾鏈袋收集頭髮。
後來人們開始寄給我們裝頭髮的夾鏈袋,從法國寄來的,有從加拿大的,來自美國不同地區的,來自南亞、非裔美國人、白人,各種身體區域的頭髮。
所以這確實是真實存在的現象。
接著我們想要發展一個客觀的半定量方法來量化壓力。
因為我們現在要定量。
我們買了一台掃描器,那種舊式的照片數位化系統,所以我們買了一台高階掃描器,然後可以把單根頭髮攤平、用膠帶固定,再用超高解析度掃描。
這樣我們就能得到頭髮的數位讀出,像年輪一樣。
然後你可以看到,頭髮原本是深色,而且裡面實際上包含資訊。
有點像——看起來幾乎像腦電圖(EEG),但我們看的其實是頭髮的顏色。
然後它就失去了顏色。
所以你可以說,好,這就是那個點。
我們也需要類似的方法去回溯心理狀態,對吧?這個人生命中發生了什麼事?
理想情況下,你會取血或唾液之類的生物樣本,但我們可以用這個回到過去。
然後我和這位參與者坐下來說,好,這是現在,這是一年前。
然後你可以看你的日曆:過去一年中最有壓力的是什麼時候?
對她來說,那段時間非常明顯。然後過去一年最沒壓力的是什麼時候?
人們會給這些時段打分。
Y 軸上方代表最有壓力,下方代表壓力最小、0。
接著他們會在圖上點點,再把點連起來,畫成折線。
最後你得到一張以某些客觀生活事件為錨點的個人壓力回憶線圖。
這就是我們用的方法。
她幾個月前就把頭髮寄給我們,當時我們在做訪談。
她的檔案很漂亮。她說:我交了論文——其實她剛在史丹佛拿到博士學位。
然後她度過了一個輕鬆的夏天,一切都還好。
後來她和男朋友發生了些問題,分手了,然後她陷入危機——我該怎麼辦我的人生?要不要做這份工作或那份工作?
她還因為一些家庭事情得去歐洲一趟,
最後搬到紐約市、找到工作、又和男友重修舊好,生活變得很棒。
她的圖看起來就是這樣,那段低落期只持續兩個月,
卻奇妙地對應到那根頭髮變灰的灰色區段——頭髮失去顏色的時間跟壓力高峰期驚人地吻合。
她說,那是她一生中最有壓力的兩個月。超有意思。
那篇論文獲得了很多媒體報導,理所當然。我從那篇論文發表後大約收到了三百封郵件。
有人從世界各地寄照片給我,說「我找到這種兩色頭髮,我以為我瘋了,Google 到你們的論文」。
我小時候,爸爸跟我說他有個表親擔心得不得了,有一晚上床睡覺,醒來時枕頭上全是他的頭髮。
我當時不知道那個故事是為了讓我少擔心,並不是完全真實。
但那是掉髮,不是變灰。
不過,有沒有任何頭髮(鬍鬚或頭頂毛)變灰是單純和年齡相關的?
還是我們可以說,任何與年齡相關的頭髮變灰,很可能是和老化伴隨而來的發炎增加有關,也就是一種壓力?
是另一種壓力,不是心理壓力。
也許這要看我們怎麼定義「壓力」。我們把壓力定義為任何會消耗能量的事。
發炎會消耗能量。產生細胞激素也要能量。
如果你是個細胞,身上有細胞激素的受體,配體(細胞激素)結合上去,那就會消耗能量。
我想到的是,根據你剛剛說的,年輕時我們需要很多能量——我不是說小孩要暴飲暴食,但他們需要能量——而他們的發炎水準很低。
對發育來說這幾乎是個完美的情況。
隨著年紀增長,我們通常會少動一點、或少很多(或者有些人反而動得更多)。
一般來說,人們隨年齡需要吃得比較少,而不是更多(當然總有例外)。
但發炎大幅增加,所以隨著年齡增長我們其實在能量上變得更昂貴。
我敢打賭部分頭髮變灰是和老化相關的發炎有關。
我的壓力水準是什麼誰也說不準,這麼多年來一直是那種,你知道的,鋸齒狀的線,我不知道基線在哪裡。
我喝咖啡因飲料,就像大多數人一樣,我們在掩蓋很多正在發生的事。
但我很喜歡那個結果:壓力增加會讓頭髮變灰,減輕壓力又能讓頭髮恢復顏色。
這是相關性。真的是相關性,但真是個很酷的結果。
我想談談能量的恢復與復原,或許和頭髮變灰有關。
我認為把頭髮變灰和我們討論過的其他事物連結起來的是我們做的那個分子層次的分析——知道當這根頭髮變灰然後又恢復顏色時,分子上發生了什麼。能量上到底發生了什麼?
所以我們拿了一根頭髮,把它切成幾段去做蛋白質體學分析——你必須這麼做,因為你是分子生物學家,對吧?
而且,粒線體是我們進入能量生物學的切入點,所以我們猜可能那裡有門道。
一開始我不覺得頭髮裡會有粒線體,結果發現每一根我們身上攜帶的頭髮都富含粒線體 DNA。
法醫那邊如果在犯罪現場找到一根頭髮,是可以推斷出是誰在那裡的。
被定序的不是核基因組,而是粒線體基因組。真的如此,因為頭髮裡的粒線體 DNA 濃度很高。
所以各位,你不能犯了案以為能逃掉,因為如果你留下了一根頭髮,馬丁的實驗室會把它定序。
(我們不做法醫鑑定。)——當然你們不做。
但在同一個人白髮和黑髮相比,或不同人白髮和黑髮相比時,最強烈、最穩健的分子標誌是粒線體蛋白質。
這點我真的沒預料到。
我們在兩個不同的蛋白質體學核心設施重複做了那些實驗,你知道的,那個——蛋白質體學核心其實很不喜歡那個實驗,因為頭髮出了名含有大量角蛋白,那些超高豐度的蛋白質會遮蔽其他所有訊號。但我們還是能夠取得對其他非角蛋白、非毛髮蛋白的良好解析資料。有三種線粒體蛋白持續被上調。灰白髮的線粒體能量轉換機制比黑髮多。很喜歡那個結果的方向。我不喜歡壓力會增加白髮,但我喜歡那結果的方向,因為這又為你告訴我們的觀點補了一塊磚:壓力會改變能量需求。與老化相關的發炎也是一種能量需求。生病會產生不同的能量需求,我們需要遵從這些不同的能量需求。很有意思。
所以就降低或減少代謝需求以維持系統運作而言,第一個當然是睡眠,對吧?你在我們開始錄之前剛跟我說,睡眠期間我們的代謝需求會下降多少?會降低,對。大多數人都知道睡覺時心跳會變慢,體溫也會下降一段。這讓我們能以大約降低10%到15%的能量消耗存活下去。不同人之間有差異,但大約10%到15%是睡眠省下的能量的平均值。也有一個理論問:為什麼每一種動物都需要睡眠?如果把老鼠或大鼠或其他動物剝奪睡眠,它們最終會死亡。我們也從像是嚴重的狂躁發作或雙相情感疾患的案例知道,人若連續數天不睡可能會死。所以,其中一個假說是睡眠能節省或保存能量。如果你不進入那種像小型冬眠(torpor)般的低代謝狀態,生物體某種程度上就無法維持下去。我們對此有一些想法。我最近在讀有關睡眠期間腦中膠淋巴(glymphatic)系統清除廢物的文章,裡面有一張有趣的圖顯示每種哺乳動物睡覺時都會把頭放下。還有一些可愛的照片顯示熊貓側躺睡覺,長頸鹿顯然會把頭頂放低,推測是為了增加膠淋巴清除。但我也可以想像把頭放下會降低能量需求。有些人能靠站著睡,靠著柱子什麼的。我也做過,會那樣打瞌睡幾次。但一般而言,睡眠是我們讓身體和大腦休息的時間,除了快速眼動睡眠(REM)——那時大腦很活躍,有點像週期性的重啟——睡眠看起來就是一個很好的方式,讓線粒體恢復,或是說你不想、也不能靠吃更多來彌補睡眠剝奪。你不能靠多吃來得到更多能量,這點很明顯。這是一句很重要的話。
我一直對人們能做哪些事來減少睡眠需求感到好奇,或我更喜歡說法是提升清醒時的活力。確實有資料顯示,每天冥想大約一小時,或兩次各20分鐘的練習(這是最常見的方案),可以相當明顯地降低睡眠需求,真的可以從大約需要8小時降到6小時,只要投入40分鐘的冥想練習。關於冥想如何降低線粒體功能與能量使用的資料是什麼?
我想先說我們其實不知道線粒體在睡眠時在做什麼。像,線粒體會睡覺嗎?你失去意識,身體進入這種低代謝的恢復狀態。是的,有膠淋巴系統,腦中的垃圾會被清除,我猜這可能有能量上的影響。如果腦裡有垃圾,大腦可能會變得沒那麼有效率,所以要燃燒更多能量來做同樣的事。或許大腦清除廢物、這是睡眠重要的一部分,部分原因就是為了節能。我們剛完成一個實驗,讓受試者到實驗室待24小時,並在實驗室入睡。我的學生 Evan Cholson 正在分析那些資料。我想我們可能第一次能知道當你入睡並進入這個低代謝狀態、開始保存能量時,線粒體究竟在做什麼。能量如何被重新分配?
所以,我們把睡眠視為一個有兩個面向的過程。一個是它把某些東西放慢。如果心跳每分鐘少跳大約10次,那就省下很多能量。每次心臟收縮(收縮期)和舒張(舒張期)都需要能量,若每分鐘少跳10次,那就是可以重新分配、再分配的大量能量。所以我們懷疑身體需要在某個時間點維持的能量支出主要分為三大類。第一類是生命維持的必要支出:你必須保持心臟以你的靜息心率跳動、腦功能、腎臟要做解毒、清除血液等所有重要器官的運作,這是必要的成本。第二是壓力成本:如果你的交感神經被啟動,因為你在擔心未來或掛念過去,或是讓自己緊張,這會花能量。血壓升高會耗能,心率加快會耗能,你會有點出汗,會耗能,體毛豎起來,任何你在做的事都會消耗能量。
我們認為,那些能量會被從第三個能量桶偷走,我們把那個桶稱為成長、維護與修復(GMR)。
這些 GMR 過程會在器官層次發生,對吧?
例如某個器官在舉重後變得更大更強。
它也可以在細胞層次發生。
如果細胞需要修補細胞膜、修復 DNA,這就是成長、維護與修復。
如果你在運動後製造更多線粒體(線粒體生合成),那也是成長、維護與修復的一部分。
因為能量預算是有限的,存在一種能量經濟學。
你有多少能量,必須在那些維生成本、壓力成本,還有 GMR(成長、維護、修復)之間分配。
所以,如果你一直處於壓力狀態,我們懷疑這實際上會把能量從 GMR 那裡搶走,
結果你就無法癒合、無法成長,甚至可能無法學習。
睡眠可能的作用是關閉所有那些壓力相關的過程。
當你睡覺時,心率變異性會增加,副交感張力上升,交感神經系統變得非常安靜,
所有與壓力有關的支出就會平息。
那塊能量預算的能量就可以被分配到成長、維護與修復上。
而當你冥想時,有項美妙的研究顯示資深的冥想者可以進入一種深層狀態,使能量消耗降低 40%。
哇。
先前我們說過,單靠睡眠大約可以節省 10% 到 15% 的能量。
冥想看起來更厲害,有些受過訓練的人能把能量消耗降到 40%。
這比睡眠還多。
因此他們能夠關閉或讓重要生理過程靜下來。
例如我們知道心率可以降得非常低,壓力相關的程序很可能也會被抑制——我們從對冥想者的測量中看到這些現象。
也許那部分能量就可以重新分配給成長、維護與修復。
所以,如果你在清醒時的生活中做更多 GMR,因為你活得更有覺察、不那麼讓自己緊張、不一直想未來或過去或自我相關的念頭,
那麼也許你在冥想或日常生活中就能做更多 GMR。
如果睡眠的目的就是把能量重新分配給成長、維護與修復,那麼你可能就不需要那麼多睡眠。
這確實也是我的經驗,我在節目上談過很多次。
我很推崇瑜伽睡(yoga nidra),我也創了一個變體,叫做非睡眠深度休息(non‑sleep deep rest, NSDR)。
它的做法基本上是躺下,有意識地保持清醒 10 到 30 分鐘,做一種漸進式的身體放鬆,同時讓心智保持清醒。
它有兩個好處:一是讓你從中出來時會獲得大量的精神與體力能量,即使睡眠較少也能恢復活力;
二是它不會妨礙你夜間的睡眠,反而通常有助於夜間入睡。
相反地,小睡常會造成醒後昏沉(sleep inertia):你之後會想喝咖啡,這會帶來問題,或者讓你在小睡後更難在晚上入睡或維持睡眠。
而非睡眠深度休息/瑜伽睡在這方面非常高效。
我最近在玩一個做法,發現非常有用,我有點像在開玩笑地跟女友說:
比方說睡前一小時左右就聽音樂、把燈光調暗,真的放鬆一下;或者睡前 30 分鐘就徹底放鬆。
雖然你是清醒的,不是睡著,但我注意到這顯著地降低了我的睡眠需求。
我六小時睡醒卻感覺像睡了八小時。
我也有監測我的睡眠,所以這相當可靠。
我猜想這是因為入睡前心率放慢,因為那並非真正的睡眠。
你會說它是幫你更快進入更深的睡眠狀態嗎?
我認為它本身就是恢復性的,同時也可能有助於睡眠,因為它能減輕壓力。
很難把兩者完全區分開來。
但我覺得不只是把燈光調暗,還要在你準備睡覺時(像是刷牙、做睡前準備)讓心率下降,讓自己非常放鬆——我們常聽到這對減壓有幫助——我猜大腦已經開始進入類睡眠的狀態了。
是的,所以我認為這說法是正確的。
如果你透過營造那樣的環境讓自己放鬆,放鬆基本上就是降低維持有機體運作的能量成本,
比如說降低心率、降低血中皮質醇、去甲腎上腺素與其他兒茶酚胺等消耗大量能量的物質。
我們在培養皿裡的細胞做過實驗:給細胞糖皮質激素(像是模擬皮質醇的物質)或去甲腎上腺素,然後我們想知道發動壓力反應需要花多少能量。
這些荷爾蒙本身並不是有害的,但如果你給細胞這些東西,細胞會進入一整套協調的、演化上根深蒂固的反應,為未來做準備。
這叫做 allostasis(全穩態/恆定調節),而那需要大量能量。
我們發現大約增加了 60% 的能量消耗。
當然這種結果未必會完整地發生在整個人體上,但如果全身代謝率因糖皮質激素而增加 60%,那就麻煩大了。
所以,即便在整個身體的影響可能沒那麼高,但我們現在知道,單是對培養皿中的人類細胞施加壓力荷爾蒙,就能提高細胞維持生命的能量成本。
所以,為了擔心事情是會花能量的。
所以如果你能降低那些荷爾蒙的水準,並降低血液中發炎性的細胞因子水準,那就能節省能量。然後,是的,也許睡眠會更有修復性。我們做的這個睡眠研究裡,有些人的睡眠時能量消耗會大幅下降,像是 20% 左右;其他人幾乎完全沒下降。尤其是那些線粒體功能不好的人。
我們很幸運能與病人合作。我不是醫師,但我每週在診所待半天。我看過一些我追蹤了大約六年的病人,他們有遺傳性的線粒體疾病。這類病人相當少見,但他們的線粒體 DNA 有突變或缺失;有些變異則在細胞核的基因組,但都會影響線粒體將能量轉換的能力。那類人總是很累,感覺不舒服,會不惜一切避免運動,因為運動感覺非常糟——他們的線粒體對能量流動的阻力提高了,所以你如果試圖推更多能量過去,會非常不舒服。GDF-15 飆高。其實 GDF-15 是線粒體疾病最好的生物標記,這也告訴我們 GDF-15 對有機體意味著什麼:當線粒體無法正常運作時,那些無法順暢輸送能量的細胞會釋放 GDF-15 作為訊號。
如果你對這些人做睡眠研究,看看他們在進入這種修復狀態時能否降低能量消耗,會發現副交感神經無法啟動。因此,我們在有線粒體疾病的人和線粒體在正常健康範圍的人之間看到的最大差別之一,就是他們無法在夜間放慢下來、進入修復狀態。這把線粒體置於修復與我們自我癒合能力的脈絡之中,而那類人的治癒能力和壽命大約縮短了三個十年(約 30 年)。
既然在談睡眠、冥想、在睡前用各種方法降低心率的事,我們也應該談營養、運動、補充品(膽敢一說)以及處方藥,包括 GLP-1 類藥物。我知道你不是營養專家,但你在想的是能量。睡不好的一晚是沒辦法靠多吃東西補回來的,但我們都需要營養。當你個人撇開圍繞營養的喧囂──你如何看待優化線粒體健康與能量流動?有哪些關鍵要點?
我覺得我們在兩個主要原因上搞錯了。其一是我們不夠重視個體差異,總想找一套放諸四海皆準的解法。有人堅信肉食有用、有人說酮飲食有用、有人說高碳水有用、有人說肉類有害……大家都各執一詞。這又把我們拉回到人類經驗的價值:你自己會知道,如果你改變飲食而改變了你的生活──你獲得了二十年來沒有的活力、發炎消失、腦袋前所未有的清明──我現在遇過好幾個人,他們在開始酮飲食並且採用間歇性禁食後,經歷了這種改變人生的能量轉變。真的徹底改變人生的東西。他們知道這是真的。
然後你做一個 RCT(隨機對照試驗)來檢驗酮飲食──
「隨機對照試驗。」──「對,謝謝。」你做隨機臨床試驗,讓每個人吃同樣的東西:酮飲食或標準地中海飲食或一般飲食,然後讓人們維持 X 週,例如 12 週,最後比較你事先決定的那個結果。假設兩組各 50 人,你問酮飲食是否改善心理健康、或是否降低發炎等等。飲食或藥物的 RCT 常常發現的不是很大效果,也許有一點。如果試驗樣本夠大、主結果有大約 8% 的變動,統計就會顯示 P 小於 0.05,然後你就會說:「喔,酮飲食對這個有效」或「酮飲食對 X 沒用」。我認為這很容易誤導,因為當你細看任何一個隨機試驗,你會發現有些人是驚人的「回應者」:他們的生活真的被改變了;有些人完全沒變化;還有些人變得更糟。你把所有人平均化、壓成一個平均值,而 RCT 是平均數的統計檢驗。沒有人就是那個平均值——字面上,沒有人真的等於平均值。酮飲食可能真的能救命,可能對於 20% 的族群來說是治療精神分裂、躁鬱或克隆氏症等的有效療法,但我們永遠找不到,因為我們只做平均數科學。
是的。安全的自我實驗是解決這個問題的唯一方法。這是唯一的解法。這裡的衝突在於人類經驗的價值:你知道某件事對你有效、讓你活得更好、能發揮潛能;但你看到那套「大寫的科學」會告訴你:「不,你以為有用的沒用」,然後一位穿白袍的人會說:「不不不,我有權威。我可以告訴你,這個 RCT 顯示沒效。」
我覺得這真的很有害。老實說,這讓我很生氣。談到這個我會感到不舒服,因為這完全漠視人的經驗,為了一個並不為個人服務的框架而犧牲了個體。
隨機對照試驗(RCT)是為了很好的理由而發明的,在某些情況下非常有用,例如抗生素是否有效?或是你應該用這種手術方式還是那種方式?但當你面對那些很可能產生高度個體化效應的干預或治療,而有些人對某個療法反應出奇地好時,最終你卻會讓人喪失能動性。從我的經驗我知道這是真的,然後會有某個有權威的人——科學家或醫生——說,「不,這不奏效,因為RCT顯示它沒效。」這種情況真的會破壞信任,所以我能理解很多人對科學和醫療體系失去信心的挫折感,而且在許多情況下這樣的懷疑是有其正當理由的。
那是不是可以說,對於線粒體而言,並沒有一種最佳飲食,除了那種在能量上不過度、熱量不過度的飲食?是的。吃得太多確實會傷害整個系統,包括線粒體。所以,回答你問題的第一點是,因為我們不以個人化的方式看待飲食,我們錯過了實際為不同人找到有用飲食的方法。因此我們正在開發一個平台,能夠讓人們獲得某種客觀的讀數——從能量角度來看,他們的狀態如何?同時也建立一個框架,讓我們都能以科學的方式來思考自己的健康和自身。一旦你意識到你就是一個通過身體流動的能量流,受到不同程度阻力的影響,你就能把你吃進身體的食物看作是為那股流動提供燃料。你就是能量的運動,而這股能量持續被你放進去的東西所供應,還有你從事的活動與參與的事物也會影響它。所以,是的,我們需要一個這樣的框架,我們正在做這件事。這就是個人化那一塊,對吧?
到目前為止,我相當確信沒有一種飲食適合所有人。自從我們在相關領域工作以來,我見過有人在非常不同的飲食方式下都能蓬勃發展。幾年前我獲得了一個研究獎——Bazooki 科學獎,這個獎對我幫助很大。Bazooki 組織是一個家族基金會,他們的兒子被診斷為躁鬱症,嘗試了各種治療和藥物,但很多都沒有效,甚至讓情況更糟。他們走了漫長的診斷之路,多年來一直在找尋解方。最後,他們遇到一位用生酮飲食作為治療的精神科醫師,於是他開始採用生酮飲食,母親 Jan Bazooki 說:「我把兒子找回來了。」幾週內,他的情緒穩定了,能睡覺,也不再在躁狂和抑鬱之間循環。對他來說,那真的有效。
這讓我對那個研究領域敏感起來,後來還有數十個類似病患。我現在遇到很多人是靠生酮飲食來管理他們的精神疾病,他們會檢測自己的血中酮體以確保仍在酮症狀態。現在也有持續酮體監測器(CKM),類似持續血糖監測器(CGM),所以你可以測酮體。我戴了一個月,從中學到很多關於自己身體的有趣事——關於如何——
你處於生酮狀態嗎?我試過。你喜歡處於酮症嗎?我很喜歡酮症那種狀態。我認為斷食在所有古老傳統中都是常見做法,每個宗教都有某種斷食的成分。斷食會把機體置於一種促進修復的狀態,這可能也是為什麼人生病時不會想吃東西,動物生病時也會停止進食。它似乎能促進某些東西。此外,我的心智更清晰,這也是許多病人回報的感受。
你一直維持下去嗎?沒有。很難維持,而且我也不覺得非維持不可。我會想念莓果。我避免——我知道自己不太能處理糖分,所以大約在二十年前我就戒掉了精製糖。你喝酒嗎?我不喝。有很好的研究。當我看到那篇研究時,我心想,天啊,這可能就是為什麼我喝酒隔天會覺得很糟或睡眠不好,還有為什麼大多數線粒體疾病的患者對酒精非常不耐受。你可以提出各種理論,也許是解毒酵素和肝臟的關係,或者從能量角度來看他們處於緊繃狀態。如果你考慮清除酒精要花多少能量──酒精是毒物──生物學上的一切都要消耗能量,沒有什麼是免費的,這是一條基本的生命能量法則。所以如果你把酒精放進體內,身體就必須動用寶貴的能量預算去清除它,而它也會擾亂你的睡眠。
最近有相關數據出來,傳統媒體也有報導,你們可以查一下。美國的酒精消費量似乎下降了大約 50%,現在可能是近 90 年來的最低,這相當驚人。幾年前我們做過一集關於酒精的節目,結果很受歡迎。我(以及其他人)提出的論點是:完全不喝比喝任何一點都要好。
而要維持健康、不開始出現問題的上限,大概是一週一到兩杯酒。但所謂「葡萄酒對我們有好處」這個觀念,已被史丹佛的 Keith Humphries 等人重新分析過。如果你看那些研究的設計方式——他會上播客,我現在就不細說了——那些研究設計其實很差。所有證據都指向一件事:完全不喝比喝任何量都好。這並不是說人們不能偶爾享受一杯,但他們應該清楚自己在做什麼。你願意犧牲你能源預算的 10% 去代謝酒精嗎?你能撥出那 10% 嗎?如果你很在乎那 10%,想要保持活力,也許就不要喝了。
我以前常去很多科學會議,那種場合喝酒很多。我會安慰自己:A,我會比較早睡。晚上十一點其實也不算太早,但我不會待到很晚、也不會喝酒,我就看著同行——那些我在競爭的人——熬夜喝酒。有些人比我資深,實驗室也做得更大。我心想:我要贏過你、我要贏過你。那是一種競爭優勢。還有,我會建議他們去看某些 Netflix 劇集,因為那肯定會把你的競爭對手拖垮。不,我是說我看著那些在健康與科學領域的人當場毀掉自己的健康,這讓我很困惑,因為他們喝酒的量……不過我現在有點在發表個人評論了。我想說的是:這對你的粒線體不好。我認為它偷走你能量預算的一部分。
所以你要不要分配那部分能量,取決於你是否有額外能量可以支配;如果有,那麼把它用在喝酒上也是一個選擇。可以這樣看。有些狀況是沒辦法的,比方說維持生命的必要過程,隨著年紀增長,那部分可能會增加。還有壓力相關的程序,對吧?大部分是心理創造出來的,壓力會帶來能量上的消耗。再來就是生長、維持與修復。如果因為情境因素——我們都有過去的爛事要處理——每天都有點受創,或為未來、為自我形象擔憂,這在消耗你很大一塊能量預算。假設它消耗了 20%、30%。當你喝酒時,那 30% 可能會降到 5%,對吧?你可能會把大約 10% 的預算用來代謝酒精。但如果你藉此減輕壓力,我猜這就是為什麼有些人很喜歡社交喝酒,因為它能減少壓力造成的能量浪費。
是的,這很合理。你剛剛講的壓力部分很重要。你建立的這個框架我很喜歡:把重點放在能量的流向,而不是只看進入系統的能量;以及我們如何在粒線體層面分配能量,但在有主觀決策的整體人層面,做能帶來意義感的事明顯是在累積能量,而不僅僅是消耗能量。當然不能走到犧牲睡眠的地步——睡眠和營養等基礎維護工作總是要做好的。
我對運動很好奇。你提到訓練馬拉松最多會讓粒線體數量翻倍。是的,頂多如此。但要增加粒線體密度與效率時,做更多運動的甜蜜點在哪裡?怎麼做才不會過度,以致從身體其他關鍵區域抽走粒線體?
好問題。如果你運動過度,即便是年輕健康的男性,也可能降低睾酮水平。耐力訓練會抑制睾酮生成,基本上會關閉你的生殖系統。所以那種權衡——我們討論過年輕女性時的權衡——也同樣適用於男性。那個臨界點在哪裡,我認為高度因人而異。過度訓練症候群是真實存在的。即使是把大量生命和精力投入在成為更好運動員的人,也有上限。
我以前是競技自行車選手,大學時期算是半職業化。我知道如果我在路上做那種強度高又長距離的訓練——我會記錄所有訓練的時數和公里數——如果每週騎超過大約 20 到 22 小時,我的跟腱就會出問題。那大概是我的敏感點或弱點,膝蓋也會受影響。所以是有上限的,對我來說那上限就是每週 20 到 22 小時。也許這就是為什麼我沒成為職業車手的原因。我曾想過畢業後成為職業選手,但你會發現要做到那點必須在車上投入大量時間,而我的極限就是那個。我也做過一些彈跳訓練和其他短跑強化練習,那時我比現在重個 10 到 15 磅(約 4.5 到 6.8 公斤),我把更多資源投在那方面。後來開始念博士時,有段時間我會想:我要寫這篇論文,還是去騎三個小時的車,然後再花三個小時恢復、做一堆好吃的食物?所以在某個點上,權衡之後,我開始覺得想把能量用在發展這些想法上。
所以在運動表現——你知道的,肌肉鍛鍊——跟比較偏向智力活動之間,其實有一種折衷。
那個「甜蜜點」我想每個人都不一樣。
有些人我覺得把慢跑當作一種療法。有些人用吃東西,有些人用跑步,有些人用賭博,反正每個人的方式都不同。
所以我不知道有沒有一個每週幾小時、幾英里的標準,肯定沒有。
而你做的事如果能激發你,或是只是他媽的苦差事,那兩者會不一樣。
我覺得那會影響你有多少精力去做,以及那對你有多好。
我知道你在健身房花了很多時間,Stephen Pressfield——你有跟他聊過——他的「抗力(resistance)」概念,對吧?
我覺得那裡面有個道理,你得給身體一定量的阻力。這在物理上是真的,心理上也一樣。
太大的阻力會壓垮你,對吧?那會變得太難、令人沮喪且耗盡精力;但阻力不夠又不會激勵人。
然後你就會無聊,像是坐牢一樣。或許這就是為什麼我們把犯了很壞事的人關進監獄——因為那真的會摧毀人的精神,當你無事可做的時候。
有事可做,其實是多少在給人心智一種阻力。也就是說要讓你的心智去撞擊某些東西。
這就是為什麼學術界的人通常很享受有問題可做,會對某件事感到好奇。
對啊。
從我們今天談的角度看「阻力」非常有趣。我覺得值得再強調一次,因為我們已經確立了——你也確立了,老實說——事情不只是粒線體製造 ATP、產生能量,實際上是在控制能量流動、轉化它。
轉化它——像摩斯密碼般的速率與內容的所有改變。
所以有一個能量分配的部分,但也有個概念是:要轉化能量,它必須遇到阻力,對吧?那就是轉化發生的地方。
也許變得更有活力、進步、學習的整個概念,是關於那種摩擦感。
是啊。
當我做過有關神經可塑性的節目時,我試著真正理解人腦:你一感到煩躁,那就代表可塑性的機會正在被啟動。
如果你的大腦處在某個普通狀態,它就不會改變。
不幸的是,這也是為什麼創傷經驗那麼容易改寫大腦,因為你的大腦會想:「我不習慣這麼多腎上腺素和正腎上腺素,現在發生的事肯定很重要」,然後它其實抓得太多了。
是的,那就是 PTSD——它抓住隨機事件,整個系統亂了。
但對於健康的、適應性的學習,你必須有阻力。如果你做那件事很容易,你的大腦不會改變。
完全正確。如果你能輕鬆做到,身體也不會改變。
我試著在認知方面解釋這點:那種煩躁與挫折感,你得去主動尋求它。當然也不要做過頭。
但我希望當年在學校有人告訴我這件事。
我知道,對吧。我那時學得還算積極,但你真想告訴人們,當你感到挫折的那一刻,太棒了——你的迴路已經準備好要改變了。
是啊。總之,我對這事會非常有熱情,因為這就是我們變得更好的方式。
大多數人都有這種感覺,但他們會想「喔,我做錯了」,其實那些錯誤在告訴你更多,告訴你的大腦你必須改變。
只是改變需要時間,也需要能量。
改變困難的原因:任何過渡——搬家是最有壓力的事之一、離婚、關係改變——任何過渡本質上都需要改變,而改變需要能量。
我猜人生轉變之所以困難,是因為它們會消耗能量。而我們的能量是有限的。
所以我們最近和 Neurosha 一起發展了一個能量阻力原則,概括了這一切。
它說:生活就是阻力。沒有阻力就沒有生命。沒有轉化,你就是屍體。
沒錯。或者你就像外太空中那束一直照射的光線,它一直延續、延續,從沒轉變過。直到撞到阻力——例如地球上的一片綠葉——才會發生變化。
我很喜歡這個比喻,這是一個很重要的概念。
順帶一提,想想健美或鍛鍊,身體如何變強?就是面對阻力。
如果肌肉習慣了某個重量,想要在力量或體積上成長,你就得加重量,也就是增加阻力。
同理,如果你把太空人送到外太空,他們的身體會變得非常虛弱,骨頭去礦化、肌肉萎縮,心臟也變弱。然後他們回到地球後會很吃力。
那是因為在外太空沒有阻力,對吧?在那裡你感受不到重力,因為你在不斷下墜,所以沒有任何東西可以抵抗你身體的結構。
他們會老得很快。是的,太空人情況不太好。
現在他們有方法可以補償這些問題。
我想稍作休息,並介紹我們的其中一位贊助商:Waking Up。
Waking Up 是一款冥想應用程式,提供數百個有導引的冥想課程、正念訓練、瑜伽尼德拉課程等等。
我大約在十五歲時開始練習冥想,這對我的人生產生了深遠的影響。到現在為止,已有數千篇高品質、同行審查的研究強調正念冥想在提升專注力、管理壓力與焦慮、改善情緒等方面的功效。
近年來我開始使用 Waking Up 這個應用做冥想,因為我覺得它是讓我能夠持續維持冥想習慣的極佳資源。很多人開始練習冥想會體驗到一些好處,但也有很多人難以持之以恆。
我和許多人喜歡 Waking Up 的一點是它有很多不同的冥想可選,而且冥想的時長也不盡相同,這讓你很容易維持練習,從新鮮感的角度來看也是如此——你不會對那些冥想感到厭倦,總有新的東西可以探索、學習關於你自己以及冥想的效用。而且即使你每天只有兩三分鐘可以冥想,你也總能把它安排進日程。
我也很喜歡做瑜伽尼德拉,或有時稱為「非睡眠深度休息」,大約做十到二十分鐘,因為它是恢復精神與體力的一個很好的方式,且不像傳統小睡那樣醒來後會感到疲倦。
如果你想試用 Waking Up 應用,請到 wakingup.com/Huberman,可以獲得 30 天免費試用。再說一次,是 wakingup.com/Huberman 可取得 30 天免費試用。
我很好奇你對一個快速興起的領域有什麼看法:補充劑與胜肽,人們服用這些東西據稱是為了改善粒線體功能、健康、輸出等等。我先列出幾個比較常被提到的,因為這個領域太大了。
輔酶 Q10(Coenzyme Q10),包括我在內有不少人在吃。這不是在替它做宣傳,只是我在吃,我被告知它可以幫助我的粒線體。我不吃亞甲藍,等會我會說為什麼。
有些像 SS31 的胜肽,現在變得很流行。NAD 與 SS31 的混合療法——人們瘋狂地注射這些東西。喔對,SS31?我敢保證在一英里半徑內會有很多 SS31 注射。我們在洛杉磯嘛。喔對,SS31 與 NAD 的混合很常見。還有幾個其他的,像是 SLU、SLU,那還有另一個。所有這些都是 MOTC。很多人在注射這些胜肽,試圖改善他們的粒線體功能。我很想聽聽你的看法。別擔心,不管你怎麼回答你都沒問題。
關於「粒線體功能」或「粒線體功能障礙」這類術語,我覺得有點誤導,因為粒線體有很多功能,所以用單一的「功能(或功能障礙)」來描述並不恰當。我想這種命名比較像是研究者領域內的專門用語,但說粒線體功能障礙容易讓人誤解,因為粒線體不只是在產生 ATP(即能量),它們也製造激素並發出訊號。
說到補充劑,我還記得我當學生時 SS31 被發現。我記得發現 SS31 的人 Hazel Sato 在會議上做報告。後來它被商業化,成了所謂的 stealth peptide,然後上市交易。但它並沒有達到最初的期望——原本希望作為治療粒線體疾病的藥物,然而大部分臨床試驗結果都不太理想。
這些事情是在我們嘗試微調系統。我認為補充劑的目標就是優化、調整我們的代謝迴路,讓電子流向氧的過程更順暢。理想情況下,電子從食物流向氧,就像電池的兩極,形成一個簡單的電路,具有恰到好處的電阻。電阻太大會讓人感覺很糟——就像你屏住呼吸會覺得要窒息那樣;電阻太小則會讓人失控,可能這就是躁症的感覺——能量太多、無法抑制,睡不著、生活開始崩壞。注意力缺陷過動症(ADHD)也是一個可能相關的例子。我們對大多數情況沒有直接的證據,但我認為這是一個相當有支持的想法。
在你的代謝迴路受損的情況下,補充劑有時能發揮作用——例如如果你缺乏輔酶 Q10,補充它你會有感覺;如果你缺乏像維生素 B12 這類的物質,粒線體的許多部分需要 B 群維生素來協助電子流向氧。缺乏某些維生素 B(包括與 NAD 相關的營養素)可能會非常糟糕,人們因維生素 B12 缺乏會出現慢性疲勞樣症狀就是例子之一。所以在明確或疑似有缺乏的情況下,補充劑或許能幫忙緩解症狀。
我的感覺是,我們經過非常長時間的演化,已經被高度優化。身體與心靈作為這種能量流動的兩種表現,如果我們對此有覺察,兩者是可以和諧運作的。
如果我們透過運動、透過不吃太多、你知道,偶爾感到飢餓來持續讓能量流動,我覺得有方法可以優化這個系統。
有很多人活得長、健康、充實,偶爾會生病,但他們不靠補充品也不靠醫療介入就能恢復。
所以,我認為有一條路可以走到那裡。
因此,我覺得補充品有它的位置,但我自己從沒吃過補充劑。
而你有充足的能量。我以不同的方式來培養我的能量。
我覺得把我的精力投入在我和我的研究團隊上更划得來。
我們沒有研究藥物,雖然有人曾邀請我們幫製藥公司或其他那種補充品類型的公司測試補充品對線粒體的影響。
如果我們走那條路,我想那是一種方法,或許在某個時候會產生有用的結果。
但我覺得作為一個科學家,我的精力與貢獻更適合放在理解心智、主觀經驗、身體的能量基礎,並建立一套更完整的、從能量角度說我們是什麼以及我們可以做什麼來支持它的系統。
嗯,你做得很棒。繼續你現在走的路。
我只是想聽聽你的想法。
為了負責任起見,我得說一聲:大家不要注射那些標榜「僅供研究用途」的胜肽。人們是從灰色市場買到這些東西的。
我提到過亞甲藍,所以我應該把這件事情說清楚:我避免它有兩個原因。第一,我看到一些最近服用者的大腦變成藍色的影像。這並不表示他們的大腦是因為最近服用而永久變藍,但有些資料顯示亞甲藍可能會插入到DNA中並可能造成一些突變。那讓我很擔心。
另外也有一些資料——Chris Masterjohn 最近也談過這點——顯示如果人是線粒體受損、處理一氧化碳中毒或其他代謝問題,亞甲藍因為能重新引導電子的一些路徑,或許會有幫助;但如果人整體健康,亞甲藍可能造成的問題多過它能解決的問題。這對我來說已經足夠讓我決定遠離這東西。
另外,我也不想有像巨蜥一樣的藍舌頭。
不過那不是重點。我只是覺得這件事對我來說有點不穩,我確實擔心有人會自行服用。
我很高興你的實驗室專注於分子層面的研究,但也像你說的那樣,關注體驗層面、冥想、意義與目標。
我想問你關於「流」這個概念的看法。當你看到像太極拳,若你在紐約市,早晨起床時會看到有人在練太極。幾年前我看過一段對 Iggy Pop 的訪談——你知道,他是七○年代那種搖滾樂手——他現在非常健壯,向來都很好。他們問他秘密是什麼,這種例行的「你吃什麼?」那類問題,他說都是氣功呼吸的功勞。
我笑了,因為太極、氣功呼吸,我個人認為無論是跑步、太極、氣功呼吸,或是舉重,活動本身會帶來某些與呼吸、血流、肌肉壓力等相關的好處,還有復原。但額外的好處來自於長時間的理解,瑜伽也一樣。
就是隨著時間學會如何在身心中導引能量。能夠逼自己完成一些艱難的反覆動作,但在休息時能完全放鬆。在不同姿勢間動態切換,不只是物理上的動作,而是一種預期的練習,知道「好,痛苦的部分要來了,我不會太過僵硬,我會試著所謂的『流過去』,但同時我會有所節制、收回力道。」
所以——我確實認為每一種身體或心理活動,都有學習的部分,還有透過反覆練習得到的元學習(meta-learning)。你會形成期望與理解,學會如何分配能量。
我想聽聽你對這件事的看法。
所以我不認為重點在於氣功、太極、瑜伽、普拉提或舉重本身,我認為這些各有不同的好處。
那麼,你對學習如何成為一個更好的——噢,天哪,這聽起來超級玄,但是管他的——能量引導者,有什麼看法?兩個科學家在談能量引導。
不,這不是玄學。線粒體流動能量,你可以說它們是能量流動的通道:從生物化學到電力、到ATP、到代謝物、到活性氧,所有這些都是能量的不同形式或樣態。
氣功、氣(chi)、或普拉納(prana)在分子層次上會不會有某種實在?也許會。也許。
如果我們把所有這些實踐放在一起,問「重點是什麼?什麼是真的?」也許它們各自都有一小部分是真實的。分子生物學和分子科學也有其真實的一部分,但那不是全部真相。我的感覺是,能容納我們分子、物理存在和我們的體驗存在──情緒、意識狀態、我們知道是真實的那些心智狀態,例如透過迷幻藥可以經驗到的瘋狂的意識狀態──的更大一層真相是什麼?我認為那個更大的真相是:我們是能量。
我們是透過這個通道、這個身體在流動的,對吧?我們有嘴、有鼻子,還有肺、心臟。所有這些你可以把它理解為解剖結構。人體解剖可以被理解成一個能量傳遞、能量流動的系統,像一個流動的細胞,或像一塊微晶片。然後有一些閘門會開關,於是你可以處理資訊。不是電流在通過,而是食物在流動;而氧氣在另一端拉著電子。所以也許那些練習跟能量的運動有關,而那最終就是電子在你的代謝、在你的粒線體中流動。
但那之中還有一個經驗層面,同樣真實。我們沒有科學工具去測量它;我們現在還沒辦法用 MRI 把它影像化,但我懷疑那裡有一個真相,也許只是那個真相的一部分。那就像你描述太極、或我們做運動的方式:你練習時用力,然後必須好好休息。如果你不徹底休息,你會弄傷自己,也不會變得那麼強,不會成長或進化。心理上我們需要阻力。想想看,阻力會讓我們去思考——可以圍繞這點建立一套教育哲學。教育的藝術在於找到對孩子施加恰當阻力的程度。如果問題太難或你要求過嚴,你會壓垮他們,扼殺了他們的鬥志;但如果你不施加任何阻力,沒有規矩,能量就會散掉,他們永遠學不會。需要一個剛剛好的落點,這正是偉大的師父、偉大的導師所能做到的。
我開始把自己在實驗室中對人的角色看成導師,有點像這樣。我把他們看作是能量的過程,他們在轉化能量,他們需要適度的阻力,不能太多。這讓我對他們作為能量運動體會得更多些慈悲,也讓我對自己對他們的影響更敏感。
所有這些動與靜、太極、鍛鍊、用力與休息,其實都類比於心臟的運作方式。心臟的工作就是收縮(收縮期),然後放鬆,再收縮、再放鬆。神經元也是一樣:動作電位爆發,然後進入不應期。你需要那段不應期。睡眠—覺醒週期也是如此:你需要醒來,體溫上升,皮質醇飆高,你對世界有意識、面對壓力源。如果生活中沒有足夠的壓力、挑戰或有意義的事,你會覺得無聊甚至想死,所以你需要那些東西;但接著你也需要放下、去睡覺。日夜節律或許就是從我們在這個星球上的存在演化出來:太陽升起,萬物變暖,能量流動;太陽落下,又是類似的收斂與休息。日出日落,就是收縮與休息的循環。瑜伽整套練習也是基於這一點:你拉扯肌肉、做那些奇難的姿勢,給肌肉巨大的阻力,為的到底是什麼?為了屍臥式(shavasana)。而瑜伽的重點就是屍臥式。你把身體推到那麼多阻力,最後才能徹底放鬆。
因此訓練的藝術也許不是關乎去做什麼,而是關乎存在。存在的意思是讓你的能量流動,讓它自行運作。存在就是在療癒身體、鞏固記憶,以及睡眠中發生的所有美好過程;而不是把那股能量轉化成外在世界的某些東西,例如發表一篇論文或去投資。顯然我聽到的是:健康、心理健康與身體健康,以及生活,很大一部分是關於身心狀態,來去於那些狀態之間並掌握轉換的能力。但要以受控的方式去學會引導這些狀態,這樣我們就不會任由自己被拉入戲劇化的局面、或透過某些上癮的線上活動麻痺自己、或被外在事件的能量牽著走。所以我們需要自我覺察。
我很喜歡這個想法──阻力本身值得去尋求,但不是作為永久的狀態,而是作為一個你可以暫時經歷、然後穿越過去的狀態。我想,今天大家學到很多,但如果至少明白一個生物物理的原則:正是透過那個阻力,你才能引導並創造能量去做其他事情。轉化。你在轉化。沒錯。謝謝。好的管理者知道這一點:如果你想擁有心滿意足的員工和一個真正從工作中獲得喜悅與目標感的團隊,人們需要成長與學習,而這發生的方式就是創造恰到好處的阻力。史蒂文·普瑞斯菲爾德(Steven Pressfield)第一次讓我注意到這點,是在他上 Joe Rogan 的播客談他的書《阻力》(Resistance)時,他以略有不同的方式討論了這個概念。
但我覺得他的抗拒哲學歸根結底就是關於能量的。
他談到當你對某件事感到害怕時,對吧,比如說作為一個藝術家,我覺得他是以藝術家、為藝術家在說:你會感受到一個問題或挑戰,或者一個新計畫,然後你會想,啊,我不知道,這很可怕。
我覺得他的建議是,當你感到害怕時,這正是有東西在等著你的信號,這代表這件事可以幫助你成長。
我對此產生了共鳴,我真的很能感同身受。你知道,我做很多決定時——我可以用理性、以邏輯去思考生化路徑中的步驟,或是像做五年、十年的策略規劃那樣理性地思考。
但我越來越有一種感覺,當你用心去做決定,基本上就是透過聆聽你的能量狀態去做決定。你看到某件事、看到某個人,你會覺得,喔,我喜歡這個,或是這有點可怕,對吧?
我開始問我太太,你感覺如何?她在這方面很厲害。過去我常問伴侶,你在想什麼?如果你問別人「你在想什麼?」,你會立刻進入那種認知層面,這層面其實很缺乏那種美麗的能量流動。
如果你問別人「你感覺怎麼樣?」,然後如果你能為那個人創造一個空間,讓他真能從那個層面回答,那你其實就能調頻到他們的能量狀態。
如果你把關係看成一種能量交換的話,我認為你可以成為更好的夥伴。然後如果我知道,喔,她感覺不是很好,那我自己也能處在比較好的狀態。
我認為你越培養這種能量覺知——我同意,覺知、個人覺知,我會說還有能量覺知,去感受你的粒線體,也許這就是最終的重點——我覺得這是我們作為人的最大超能力。
這並不是一個新概念,我認為這是很多靈性傳統的基礎:培養對自我的覺察,然後你會在某個時刻意識到其實沒有「自我」,我只是能量的運動,而你也是能量的運動,然後我們好像都是從一個底層的意識流中浮現出來。關於這點有很多觀念,我不太確定這一切如何完全拼合,但作為科學家來說,覺察也很重要。
如果你在沒有自我覺察的情況下做科學研究,那你的偏見最終會決定你接手什麼樣的計畫、申請什麼樣的補助,以及你產出的科學是什麼樣子。沒有自我覺察,我認為我們就不一定能實現個人或集體的潛能,對於人類來說是這樣。
如果我們能成為最好的自己,那我們就能幫助其他生命成為他們最好的自己。我們可以在場(present)。當你在場對待一個人時,基本上就是在說「我看見你,這個能量過程,我在向你敞開,你感覺如何?」這就是為什麼我覺得那些與他人深度連結的對話如此有回報。
這在各方面都是真實的。我們是社會性動物,這意味著我們喜歡與他人連結。我推測這是因為它幫助我們流動,幫助我們的能量流動。然後我們喜歡那些刺激、啟發人的計畫。那些詞——刺激、啟發——都是能量性的用語。
所以那些有助於我們流動的事,不管是認知上的、靈性的、智性的、社交的,所有這些,我想大概都可以歸結為:這件事是否讓能量更容易通過我們的粒線體?還是它帶來阻力?或者這件事帶給我的阻力是我覺得自己有能力、內在潛力去突破的?當我放手(去做)時,我就會變得更強,對吧?我會成長,學到東西,我喜歡這種以粒線體或能量流為中心的觀點來看所有事物,我覺得這是生命的基礎。
我知道你現在在寫一本書,聽起來那本書之後可能還會有另一本文字——某個時候會有《粒線體婚姻》,我不是完全在開玩笑。你剛剛描述的真的很美,捕捉到很多人追尋的東西。我認為人們直覺上懂得何者讓他們感覺良好、何者讓他們感覺不好,我們需要釐清一點,就是阻力對於成長是很關鍵的。
所以這不僅僅是關於不用努力的事與需要努力的事之間的區別,事情沒那麼簡單,也不是無限複雜,但也沒有那麼簡單。說到解答,在來跟你談之前,我上網徵求了一些問題。我們有時會做一個不是速答,但簡短回答的問答環節。如果可以的話,我要去拿手機蒐集幾個問題,請你做幾個簡短回答。
第一個問題是:為什麼過度攝取熱量會擾亂粒線體的代謝路徑?
我想是因為它增加了能量阻力。這就像一個簡單的電路,也許像一台電腦,然後你把電壓調高,對吧?當你吃得太多,你往系統裡塞進太多食物、太多能量,系統就會被壓垮。這會提高血糖或血脂。其產生的效果,我們能理解的,是它把電子推到你可憐的粒線體上。粒線體演化得非常敏感。
然後當那邊的能量有點不足時,它們會改變行為。
如果能量太多,它們也會改變行為。
有時會長期有過多的能量在壓迫它們。
我們有一個小方程式,幫助我們用能量的角度來思考,叫做能量阻抗原則(Energy Resistance Principle,ERP)。
它說的是,如果你提高葡萄糖的濃度,就提高了能量位勢,類似電壓的等價物。
那會增加能量阻抗。
如果你沒有讓那個能量流動,如果你不動、沒有被某些事刺激、沒有活動,只是把太多食物放進系統裡,就會增加能量流動的阻力。
接著你會開始有更多的耗散損失,例如活性氧過多,以及分子層次的損傷可能發生。
這大概就是為什麼暴飲暴食、糖尿病和代謝性疾病會加速老化並提高各種疾病的發生率。
我認為這一切都會匯聚到能量阻抗上。
有人問,有沒有在組織或器官專一性的線粒體最佳化方面取得進展?
我再補充一點,或是在測量方面有沒有進步。
關於測量這部分,我們正在做這方面的事情。
我們團隊的 Anna Monzo(她現在要搬到德國)正在開發一個線粒體分型平台(mitotyping platform)。
如果你想要探索——不論你是不是科學家——想看不同器官之間線粒體的分子差異,可以到 mitotypeexplorer.org 去看看不同器官的線粒體。
至於組織、器官專一的線粒體最佳化,我認為大多數會由該器官或組織的使用方式,以及該處的能量流動決定。
就像我們之前說的,如果你在某件事上訓練(譬如拉小提琴),大腦的某些部分會比較被活化,特定迴路會一起被啟動並相互連結(“fire together, wire together”),然後很可能會製造更多線粒體,也可能變得更有效率。
所以在那個層次上會有重新連線的過程。
我認為線粒體是跟隨能量流、為能量流服務的。
如果你在腿部讓更多能量流過,你就會產生更多線粒體,來增加流通的通道數量。
線粒體有許多小通道,讓能量朝向氧氣流動。
我不確定我們現在是否已有方法去直接調整特定器官的線粒體,也許未來可用光療(photobiomodulation,光生物調節療法)或某種電磁場之類的方式。
隨著治療科學的演進,以及我們從能量的角度更了解自己,我覺得我們需要發展基於能量或受能量啟發的方法來幫助有機體癒合,而這些方法很可能會以線粒體為目標。
用光或其他工具去引導特定內臟器官的癒合,這大概會需要某種裝置,而不是只靠用身體某一個區域或大腦的某一個成分——這是我現在聽到的結論。
很可能就是這樣。
不過也有一些看似瘋狂的例子,例如有報導說某些僧侶可以做到在一隻手增加血流而不是另一隻。
甚至有資料顯示,進階的冥想者可以增加大腦某一部分的血流。
所以可能有一些意想不到的方法,基本上是利用心智去以不同方式指引能量流動。
我開始把心智看成是能量的主要調控器。
心智可以真的使你的肌肉去極化(depolarize),然後促使你去跑步。
它始於這邊——頭腦裡的靈感或動機去收縮肌肉、去跑步或做任何行為。
這就是心智在控制你肌肉中的能量流動。
有哪些最佳或最敏感的線粒體健康檢測(如果有的話)?
我會說,有很多問題——而且有很多問題圍繞在這個主題:作為病人或和你的醫師一起,怎麼測量線粒體健康?
有沒有公司在做好的線粒體健康檢測?
確實有些診斷檢測是臨床上在某些地方提供的,這些對診斷線粒體疾病是有幫助的。
也有少數公司冒出來,因為這是未來的方向——把自己當成能量來思考,意識到我們就是能量。如果這是真的(我認為是),那你該怎麼做?
我猜我們正在著手建立一個研究機構,真正把能量科學、線粒體生物學和心理生物學與人的生命經驗結合在一起。
那才是真正促使我們採取行動、並決定我們的生活是否值得過的東西。
這些東西還沒有被整合在一起,而且我們也還沒從科學上完整地探索癒合的過程。
所以我們正在發展一個機構,做研究以開發那些技術,然後把它們轉化成能觸及大眾的技術,讓人們可以在家裡使用,或作為可穿戴裝置,或是一套你帶回家的套件,真的幫助你去調整你的能量,並知道什麼對你有效。
哪種飲食、哪種補充劑,或者某個人在你身邊時,從能量角度來說對你非常有益——也許那表示那個人對你是好的人;也可能有些人會消耗你的能量。
我們正在推動一些計畫和新方法,讓人們能更敏感地察覺線粒體健康。
目前我還無法說有什麼現成的方法我會用來直接察覺我們線粒體的健康狀態。
不過我可以親身證明,某些人際關係既有促進線粒體健康的一面,也有損害線粒體健康的一面。
有哪些小小的日常調整可以幫助提升——有人說是能量,但我們就把它當作能量流的代稱吧——的流動?如果你只能給一、二或三個建議,會是什麼?這份問題清單上有很多很忙的人,大家都說「我有小孩,我工作很忙」。有一、二、三件事是直截了當、又不是典型的「運動、睡眠之類」的建議嗎?有哪些調整,敢說是小技巧?
我覺得試著早上不吃東西、像是跳過早餐,對很多人似乎很有好處。大家長久以來一直說早餐是一天中最重要的一餐,我爸以前也常這麼說,他現在還相信,但我覺得這可能正在傷害他的健康——他現在六十多歲了。所以我覺得偶爾讓自己餓一下,可能是好事。當你感到飢餓、然後本能地伸手去拿東西吃時,其實你可能是在對你的粒線體做些好事。科學告訴我們,當培養皿裡的細胞處於飢餓時,粒線體會開始融合,粒線體之間的連結變多。也許體內也會發生類似的事情,你會去除功能不佳的粒線體,生成更多運作更好、更有效率的新粒線體。所以偶爾餓一下,可能是件好事。
還有就是讓自己喘一喘。你提到過的一位朋友說,他就是需要一小時讓自己喘不過氣。想辦法讓自己喘起來,可以是跑步、可以是在健身房做訓練,總之任何讓你呼吸變急促的活動。你會呼吸得更深、更快,是因為你的粒線體在要氧氣——就是那麼簡單。所以如果你覺得需要更用力地呼吸,代表你的粒線體在推動更多的能量流動,這大概對你有好處。
關於冥想我也要說幾句。我覺得冥想在我們能量方面有某種有價值的作用。就在昨天,《自然評論:心臟病學》(Nature Reviews Cardiology)發表了一篇關於超覺靜坐的文章,我覺得這顯示世界在改變。像《Nature Reviews Cardiology》這種臨床醫學期刊在說,也許讓身體冷靜下來不只是讓心靈平靜、改善幸福感而已,這其實可能是一種幫助心臟復原的治療,能用來治療非常嚴重、可能致命的心血管疾病。所以我懷疑冥想確實有作用。我每天早上有十分鐘的習慣——我對這件事很有宗教般的堅持——醒來後做的第一件事就是坐下來,用 Sam Harris 的 Waking Up 應用程式冥想十分鐘。這幫助我連結、紮根、和自己的能量接上線,接下來的一整天我會更有調性,可能能做出更好的決策,心理上更踏實,身體上大概也更穩。
現在很多人在討論肽類:MOTS‑c、humanin(人類素)、SS‑31(也稱 elamipretide)、GHK‑Cu(銅肽)以及各種 BPC‑157、TB‑500 的類似物。我跟你說,這些東西正變得很流行,人們很有興趣。讓我來問你——我們之前也談過一些這類東西——你會注射這些東西嗎?我不會。你會讓你的兄弟姊妹、父母注射這些東西嗎?不會。
有很多問題圍繞著生育醫師、婦產科醫師正在推薦各種方式來改善粒線體健康,以提升生育能力和卵子品質。這是有道理的,因為粒線體基因牽涉到紡錘體和胚胎形成等過程。問題特別提到 ubiquinol(還原型輔酶 Q10)、CoQ10、urolithin A(尿吡啶素 A)等,這些在健康領域、尤其是生育健康領域目前非常突出。這些化合物是否有真實證據可以改善粒線體健康、進而提升卵子品質?
關於 urolithin A,有一些不錯的資料顯示在培養細胞和動物實驗中能改善品質,所以有可能。我最近也看到一些很有說服力的資料,指出每個精子所含的粒線體 DNA 含量與不孕有關。因此,我猜想造成生育率大幅下滑──這是讓人非常擔憂的事,我們現在的生育率遠低於人口替代水準,社會上生的孩子非常少──背後可能部分原因是粒線體不如理想、能量流動不夠暢通。所以我不確定那些療法能否解決問題。我的感覺是,不孕問題的根源並非出自粒線體某種分子層級的缺陷,而是來自某種更高層次的過程,最終擾亂了我們的能量。
最後一個問題,你可以選擇略過:有人問是否有動物實驗、體外或甚至人類資料顯示電磁場會破壞粒線體的能量流動。這個話題有點敏感、棘手,因為它會讓人馬上聯想到大家擔心的 5G、藍牙之類的東西。但我做過一期關於生育的節目,回顧了一篇統合分析,顯示確實有資料表明精子活動力可能會受到影響。那麼關於電磁場或其他電訊號、其他能場是否可能影響大腦、精子、卵子等,數據如何?如果有任何細胞成分能對電磁場有反應,我覺得最可能會是粒線體。
如果從第一原理來推理,在粒線體裡有很多鐵──你知道的,鐵硫簇,其中至少有一些是順磁性的,意思是它們會與磁場互動。
所以,就生物學合理性而言,我認為有理由相信粒線體可能對某些磁場敏感,會有反應並在功能上受到影響。
這是關於生物學合理性的部分。
在資料方面,我知道有些實驗數據是人們測量粒線體的呼吸作用(即電子流向氧氣,你會看到氧氣消失)的結果。
在實驗室裡這項測量可以做得很精確,你可以在沒有任何磁場的情況下測量,然後再施加一點磁場、較強的磁場、更強的磁場、再更強的磁場。
看起來對粒線體的一項功能──也就是呼吸作用──有影響。
所以似乎有資料顯示這種情況可能會發生。
我們在談論的磁場並不是 5G,也不是像 Wi‑Fi 那種廣泛使用的電磁輻射。
它們相當特定。
而且,例如地球磁場這種非常微弱的磁場,似乎也可能對粒線體有影響。
還有一些生物物理學家,比如我太太 Neurocia Murgen,她做了有關「圖案化磁場」的實驗,這跟你只是施加一個靜態磁場(像用磁鐵那樣)或是不隨時間改變的場不同。
那種靜態場像是正弦波,裡面沒有資訊。
但你可以把磁場做成有圖案,使其帶有資訊、有內容,例如摩斯電碼這類比喻。
因此你可以用這種方式傳遞資訊,而初步資料顯示粒線體可能會對此做出改變──基本上你是用某種特定模式的能量去照射,而不是用像葡萄糖、丙酮酸、脂質那些分子或光線那樣的方式。
現在你是以電磁波這種另類的模式發射能量。
而有些蛋白質,當然還有鐵硫簇,顯然可能對這些東西敏感。
所以我認為在生物學上有一些合理性,並且有證據顯示這可能會發生並影響粒線體呼吸。
還有另一層更精細的概念告訴我們,這有可能最終被利用來改寫體內的一些能量狀態,也許未來我們可以用那些方法在某個時候促進癒合過程。
太棒了。我們拭目以待。我們會知道的。
馬丁·皮卡爾德博士,非常感謝你。
你為我們上了一堂粒線體與粒線體功能的大師課。
你釐清了許多對外界(包括許多生物學家)顯然很混淆的觀念,關於粒線體如何運作以及它們所做的那些驚人事情。
你用能量流動這個整體框架來說明這一切——我想我們也該把「能量是變化的潛能」這個觀念歸功於你太太——對吧。
而那些行為、心態、那些可以讓自己獲得舒緩的小片刻,像是一個吐氣,讓身體放鬆一下,這些肯定會創造出能量上的節省,讓你能把能量分配到其他事情上。
把人生當作一種控制你能量的遊戲來思考,會幫助我們入睡,並涵蓋我們在這個播客裡喜歡討論的所有事物,而你提出的方式確實是新穎且非常精彩的。
此外,你還能逆轉頭髮變白──或者更確切地說,讓人們對此有主控權。
我想再強調,你以這種非常高層的主觀經驗角度來切入——那是真實且人們日常生活中一直存在的層面——但同時你又能夠跨越所有這些分析層級,把它們連接到次細胞與生物物理機制,這真的很了不起。
我們常說你是個 N of 1,而你確實是如此。
我對你正在籌組的那個所謂「解決療癒的科學研究所」以及你的書感到非常興奮。我們之後還會再談你的書。
我也應該找時間和你太太坐下來聊聊,因為她在這個領域也有一些非常精彩的成果,確實如此。
真的很感謝你、感謝你、感謝你所提供的教育以及那些可付諸行動的建議。
謝謝你千里迢迢前來,我非常感激。
謝謝。謝謝你,Andrew。
感謝各位收聽我與馬丁·皮卡爾德博士的今天討論。若想進一步了解他的工作,請參閱節目說明或字幕中的連結。
如果你從這個播客中學到東西或喜歡它,請訂閱我們的 YouTube 頻道。這是一個絕佳且零成本的支持方式。
此外,請在 Spotify 和 Apple 上點選追蹤(Follow)按鈕關注本播客。在 Spotify 與 Apple 上,你也可以給我們最多五顆星的評分,並且現在可以在兩個平台上留下評論。
請同時查看節目開頭和整集節目中提到的贊助商,那是支持本播客的最好方式。
如果你有問題或對播客、來賓或希望我在 Huberman Lab 播客中探討的主題有任何建議,請把它們放在 YouTube 的留言區。我會閱讀所有留言。
如果你還沒聽說過,我有一本新書將要出版,這是我的第一本書,書名為《Protocols:人體操作手冊》。
這本書我已經寫了超過五年,並且基於我三十多年的研究與經驗,內容涵蓋從睡眠到運動、到壓力控制的各種操作方案,以及與專注和動機相關的實務做法,當然我也對書中收錄的各項做法提供科學依據。
現在可以在 protocolsbook.com 預購。
那裡你可以找到各家廠商的連結。
你可以選擇你最喜歡的那一家。
再說一次,這本書名為 Protocols, an Operating Manual for the Human Body。
如果你還沒在社群媒體追蹤我,我在所有社群平台的帳號都是 Huberman Lab。也就是 Instagram、X、Threads、Facebook 與 LinkedIn。
在這些平台上,我討論科學以及與科學相關的工具,其中部分內容與 Huberman Lab podcast 有重疊,但很多內容與 podcast 的資訊是不同的。
再次說明,我在所有社群平台都是 Huberman Lab。
如果你還沒訂閱我們的 Neural Network 電子報,Neural Network 是一份免費的每月電子報,包含節目摘要,以及我們所稱的「protocols」——以一到三頁的 PDF 形式呈現,涵蓋從如何優化睡眠、如何優化多巴胺、刻意冷暴露等主題。
我們也有一套基礎的體能(健身)protocol,涵蓋有氧訓練與阻力訓練。這些全部都是完全免費提供的。
你只要到 HubermanLab.com,點選右上角的選單,向下捲到「newsletter」(或「電子報」),輸入你的電子郵件即可。
我必須強調,我們不會將你的電子郵件分享給任何人。
再次感謝你參與今天我與 Martin Picard 的討論。
最後但同樣重要的是,感謝你對科學的關注。

Dr. Martin Picard, PhD, is a professor of behavioral medicine at Columbia University and an expert on how our behaviors and psychology shape cellular energy production and rates of aging. He explains that your mitochondria don’t just “make energy”; they translate what you do—your mindset and your relationships—into the energy you experience as vitality or lack thereof. He explains how exercise, nutrition, sleep, meditation, and even certain thought patterns and our sense of purpose can charge our cells like batteries. He also shares findings that hair greying is the result of cellular stress and is reversible. This episode links physical and mental ‘energy’ with cellular energy and provides science-supported tools to improve your physical and mental health.

Read the episode show notes at hubermanlab.com.

Thank you to our sponsors

AG1: https://drinkag1.com/huberman

Helix: https://helixsleep.com/huberman

Lingo: https://hellolingo.com/huberman

Function: https://functionhealth.com/huberman

Waking Up: https://wakingup.com/huberman

Timestamps

(00:00:00) Martin Picard

(00:03:50) What is Energy?, Energy Flow & Transformation

(00:07:53) Energy, Vitality, Emotions, Sensory Perception

(00:14:18) Sponsors: Helix Sleep & Lingo

(00:17:19) “Mito-Centric” View of World, Mitochondrial Energy & Information Patterns

(00:25:26) Organelles, Mitochondria & Energy Transformation; Maternal Genes

(00:31:12) Mitotypes & Differentiation, Mitochondria as “Social Organisms”

(00:36:52) Food & Dysfunctional Energy Transformation

(00:40:02) Lifestyle Choices & Interests, Physiological Growth

(00:46:39) Pregnancy, Amenorrhea; Illness & Tiredness

(00:51:07) Sponsor: AG1

(00:52:29) Energy Transformation & Distribution; Body’s Wisdom, Feeling Sick

(00:56:27) Tool: Feel Your Energy; Breath & Energy

(01:02:31) Flow of Energy; Trade-Offs, Life Purpose & Enjoyment

(01:10:15) Biology, Meaningful Experiences & Energy Flow

(01:16:27) Sponsor: Function

(00:18:15) Inflammation, Energetic Flow

(01:20:43) Child Prodigies, Species Lifespan & Mitochondrial Metabolism; Aging

(01:28:56) Lifestyle & Aging: Exercise, Fasting; Inflammation, Sleep, Stimulants

(01:37:06) Energetic Stress Signals, GDF-15, Cancer, Heart Failure

(01:42:18) Genes, Lifestyle & Aging

(01:47:54) Gray Hair Reversal, Stress; Inflammation & Aging

(01:57:37) Energy Recovery, Sleep & Mitochondrial Function, Stress, Meditation

(02:05:16) Tools: Yoga Nidra, NSDR; Pre-Sleep Relaxation, Energy & Restorative Sleep

(02:10:58) Diet & Individualization, Clinical Trials; Mitochondria & Nutrition, Keto

(02:20:14) Alcohol & Energy Budget; Stress

(02:25:02) Exercise, Increase Mitochondria, Overtraining; Resistance & Growth

(02:33:06) Sponsor: Waking Up

(02:34:41) Supplements & Mitochondria Health, Deficiencies, SS31, Methylene Blue

(02:41:31) Energy Flow & Experiences, Balance

(02:49:13) Transform Through Resistance, Energetic Awareness, Connection

(02:56:05) Food Overconsumption & Mitochondria Disruption; Tissues & Mitochondria

(03:01:02) Mitochondrial Health Test; Tool: Ways to Increase Energy; Meditation

(03:06:10) Peptides; Fertility Supplements, Urolithin A; Electromagnetic Fields

(03:12:16) Acknowledgements

(03:14:15) Zero-Cost Support, YouTube, Spotify & Apple Follow, Reviews & Feedback, Sponsors, Protocols Book, Social Media, Neural Network Newsletter

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Reply

Huberman LabHuberman Lab
Let's Evolve Together
Logo