AI transcript
0:00:07 Okay, so if I have this glass of wine every day…
0:00:11 You’d be in what we call moderate risk, which is associated with pretty much every form of cancer.
0:00:12 So say that I’m drinking…
0:00:15 If you’re drinking two of those glasses, we’re talking like a 40% increase.
0:00:19 But even drinking that amount, your risk of breast cancer would increase by about 5%.
0:00:19 This amount?
0:00:20 Mm-hmm.
0:00:22 Which, for many people, is very normal.
0:00:26 So there’s a lot of misinformation out there about how much should you drink, which I think people don’t know.
0:00:29 But I can take you through everything, so…
0:00:32 Dr. Sarah Wakeman is a Harvard professor and addiction expert.
0:00:35 Leading the charge against one of the biggest public health crises of our time.
0:00:36 Addiction.
0:00:38 Bringing facts, empathy, and hard-earned truth.
0:00:41 One in three people may have a problem with alcohol at some point in their lives.
0:00:49 And globally, 2.6 million people every year die from alcohol-related causes because pretty much every organ in the body is impacted by it.
0:00:57 You can see here, this is a 43-year-old person where their brain looks the way a 90-year-old with dementia would look because of that brain damage over time from alcohol use.
0:00:58 But what drives people to use substances?
0:01:00 Probably the most important question.
0:01:04 And if we look at studies, one is about 40% to 60% genetics.
0:01:06 And the other half of the equation is trauma.
0:01:12 And so when you hear someone talk about alcohol gives them pain relief, whether that’s emotional or physical, that’s a very real thing.
0:01:15 That’s because your sort of natural painkiller system is activated by drinking.
0:01:18 It’s an anti-anxiety and a pain medication sort of all-in-one.
0:01:21 So when you think about how we treat addiction, where are we going wrong?
0:01:26 The biggest problem is that people haven’t been given the evidence and tools to understand addiction.
0:01:30 But also many rehabs don’t offer the things that we know are actually effective.
0:01:31 And what is it that people need?
0:01:32 Great question.
0:01:35 One of the most effective tools we teach people is something called…
0:01:38 And they found that people drank much less after it.
0:01:38 Wow.
0:01:46 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple and our audio channels,
0:01:53 the majority of people that watch this podcast haven’t yet hit the follow button or the subscribe button, wherever you’re listening to this.
0:01:55 I would like to make a deal with you.
0:02:02 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button, I will work tirelessly from now until forever to make the show better and better and better and better.
0:02:05 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
0:02:11 The show gets bigger, which means we can expand the production, bring in all the guests you want to see and continue to do in this thing we love.
0:02:16 If you could do me that small favor and hit the follow button, wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
0:02:18 That is the only favor I will ever ask you.
0:02:19 Thank you so much for your time.
0:02:29 Dr. Sarah Wakeman, with all the work that you do, what is the mission that you are on?
0:02:45 My mission is really to change the way people think about and understand alcohol and drug problems and also to give people the evidence and the facts, both to understand addiction, which are sort of problems related to alcohol and drug use, but also to just understand the science around, for example, how much should you drink?
0:02:47 Is drinking healthy? Is it not healthy?
0:02:52 There’s a lot of misinformation out there, and I want to give people the tools to make the right decision for them in their lives.
0:02:57 And who are you and what is your sort of body of experience and education?
0:03:08 So I’m a medicine doctor by training, so I still do some general medicine, like in the hospital, take care of pneumonia and heart failure, and in the outpatient setting, take care of people’s diabetes and depression.
0:03:14 But I train especially in addiction medicine, so I’m board certified in addiction medicine, and that’s been kind of my life’s work.
0:03:33 I work in a big academic medical center in Boston, Massachusetts, where I would say my kind of focus professionally has been thinking about how do we bring addiction care back into the medical system so that it’s not this separate and unequal and often very poorly done sort of siloed system, but actually just a part of the health care that people get.
0:03:39 And then I train people, so I’m program director of our fellowship program, so I train doctors who want to be specialists in addiction medicine.
0:03:44 When you think about how we treat addiction in the modern world, what are some of your gripes?
0:03:46 Where are we going wrong?
0:03:48 Oh, how much time do we have?
0:03:49 I feel the last year.
0:03:50 Where do we begin?
0:04:10 I mean, I think at its core, the biggest problem is that we’ve all been taught and sort of infused in this idea that addiction is an issue of behaving badly, that it’s an issue of morality, that people really need to kind of knock it off and pull themselves up by their bootstraps, and that this is like a criminal legal issue, that it’s an issue of willpower.
0:04:14 And so if you believe those things, then why would you think that someone should get medical care?
0:04:18 Or why would you treat them with compassion and kindness if you think that they’re doing something wrong?
0:04:30 And so really reframing how we think about addiction based on all of the science we have and what effective treatment looks like, which often is very different than what people may have experienced if they were trying to access care for themselves or a loved one.
0:04:32 And what is an addiction?
0:04:36 What falls into the bucket of addiction?
0:04:38 You know, because I use my iPad a lot.
0:04:39 I use my phone a lot.
0:04:42 Is that an addiction?
0:04:45 Yeah, it’s a great question because we use that term colloquially a lot.
0:04:48 You know, I’m addicted to Netflix or whatever.
0:04:51 So addiction is really defined by use despite consequences.
0:04:55 So continuing to do something in your life despite bad things happening to you because of it.
0:04:59 So we talk of addiction, we talk of the four Cs as a way to remember it.
0:05:04 So one C is loss of control, meaning like you’ve tried to change and you haven’t been able to.
0:05:07 So you’ve tried to cut back or you’ve tried to stop and you couldn’t.
0:05:09 The other is compulsive use.
0:05:14 So your use is like spiraling out of control that you’re kind of using in a way that isn’t really attached to your rational thinking.
0:05:16 The next is consequence.
0:05:22 So continued use despite negative consequences either in your life, your job, your relationships, your health.
0:05:27 And then the last C is craving, which is this sort of strong psychological urge to want to use.
0:05:29 Like you can’t get the idea of having a drink out of your mind.
0:05:32 And so it’s really those four Cs that we think about.
0:05:38 And then we make the definition based on how many criteria people meet out of this 11 list of different criteria.
0:05:42 And then based on that, people can have a mild use disorder, moderate or severe.
0:05:45 And so moderate, severe is really what we think of as addiction.
0:05:47 But it’s that use despite bad things happening to you.
0:05:50 And what things are capable of being addictive?
0:05:52 Yeah, lots of things.
0:05:54 I mean, I focus mostly on alcohol and drugs.
0:05:58 So alcohol, obviously, probably most common.
0:06:00 I think we’ll talk about that a lot today, which I’m excited about.
0:06:06 And certainly when we look worldwide, 400 million people have an alcohol use disorder, meaning addiction to alcohol.
0:06:08 It’s a lot of people.
0:06:09 The other are drugs.
0:06:13 So that can be opioids like heroin or pain pills or fentanyl.
0:06:22 It can be cocaine or stimulants like methamphetamine or prescription stimulants, sedatives that people may take for anxiety like benzodiazepines, cannabis.
0:06:26 And so there’s a whole sort of range of substances that can be addictive.
0:06:31 And how addictive a substance is is really related to sort of how much dopamine is released in the brain.
0:06:34 I know you’ve had a wonderful episode with Dr. Lemke about dopamine.
0:06:36 So you’ve talked about that a bit.
0:06:39 And there are different sort of addictive indices of different substances.
0:06:43 So cannabis is less addictive than methamphetamine, for example.
0:06:46 But all of those substances can cause addiction in people.
0:06:51 Even beyond that, I wonder sometimes in my life if I’m addicted to other things like, I mean, I drink coffee every day.
0:06:53 Certainly get a craving to drink it now.
0:06:54 Yeah.
0:06:57 Well, there’s, you know, a couple important pieces there.
0:06:59 Is your coffee drinking causing harm in your life in any way?
0:07:00 No.
0:07:01 I think it helps.
0:07:02 It may be helping you, right?
0:07:03 Okay, so it’s not.
0:07:04 Yeah, so it’s not addiction.
0:07:09 So there’s a difference between physiologic dependence, meaning like if you don’t drink your cup of coffee, you’re going to get a headache.
0:07:14 And addiction, meaning that you’re spending all your day and all your money buying more and more coffee.
0:07:15 We don’t really see this.
0:07:22 But buying more and more coffee despite, you know, your girlfriend nagging you about it and you’re late to work because you’re purchasing coffee.
0:07:24 We don’t really see that so much with coffee.
0:07:25 But that would be sort of addiction.
0:07:26 And how big is the problem?
0:07:29 So if you were to frame, like, why should we care?
0:07:31 Why should the person listening to this care?
0:07:38 Because I imagine it’s the case that many people here don’t have an addiction that fits into the category of having severe consequence for their life.
0:07:43 I also imagine some people are under the impression that addiction is something that happens to other people.
0:07:43 Yeah.
0:07:52 So can you frame the situation for me and explain to me why we should all care about this and I guess the scale of the impact it’s having?
0:07:57 Well, I guarantee you that many people listening have been touched by addiction either personally or in their lives.
0:08:00 Because of stigma, we tend not to talk about that.
0:08:01 But the scale is huge.
0:08:06 So globally, 2.6 million people every year die from alcohol-related causes.
0:08:10 So that’s 7,000 people today will die from an alcohol-related death.
0:08:13 Another 600,000 people die from drug-related deaths annually.
0:08:18 So that’s like 1,600 deaths today from drug-related causes.
0:08:28 And then when we look at the criteria of sort of meeting criteria for a substance use disorder or addiction, it’s about 400 million people worldwide for alcohol and 80 million people for drug use.
0:08:29 So it’s incredibly common.
0:08:41 If you think about alcohol, some studies estimate that the lifetime prevalence, meaning over the course of your life, how likely are you to at some point develop alcohol addiction, somewhere between 15% and 30% in some studies.
0:08:45 So one in three people may have a problem with alcohol at some point in their life.
0:08:46 So this touches all of us.
0:08:59 We just don’t talk about it because of stigma and because of these mental images of kind of othering that, you know, it’s only those people who are injecting heroin who have addiction or that person who, you know, has the shakes every morning and is drinking as soon as they wake up who has a problem with alcohol.
0:09:01 In which direction are we going in as a society?
0:09:04 Are we getting better or are we getting more addicted?
0:09:06 Yeah, great question.
0:09:08 The pandemic was not kind to addiction.
0:09:16 So we saw rates of alcohol and drug use and deaths related to those increase significantly after the onset of the COVID pandemic.
0:09:18 That has started to level out.
0:09:26 So for drug use related deaths, we’re now back at the pre-pandemic levels, but there was a very significant increase during the time of the pandemic.
0:09:32 And that’s really not surprising when we think about what are the things that drive people to use alcohol or drugs in a problematic way.
0:09:39 I was looking at some of the life expectancy graphs and this one in particular I found quite shocking.
0:09:40 I’ll throw it up on the screen.
0:09:49 But it shows that obviously, you know, we would expect that there was a drop in life expectancy during the pandemic.
0:09:52 But even when you compare it to other countries, it’s not as significant.
0:09:58 So I’m wondering why, in your view, there was such a significant decline in life expectancy during the pandemic.
0:09:59 Yeah.
0:10:01 So obviously, COVID was one driver.
0:10:04 One of the main other drivers was substance related deaths.
0:10:12 So actually immediately following the onset of the pandemic, so beginning March, April of 2020, we saw a 23% increase in alcohol related mortality.
0:10:16 And we saw the highest rates ever we’ve seen of drug related overdose deaths.
0:10:19 And that actually impacted U.S. life expectancy up until this year.
0:10:21 This is the first year that we’ve seen that change.
0:10:29 At the essence of what’s actually going on there, because, you know, addiction is downstream from something else.
0:10:31 What is actually going on?
0:10:33 Yeah, so that’s a really great question.
0:10:35 Like, what drives people to use substances?
0:10:39 It’s actually probably the most important question, even in my work.
0:10:45 You know, if you don’t understand what someone’s substance use is about or related to, how are you ever going to address it or help them address it?
0:10:48 So trauma is probably the single biggest driver.
0:10:51 So, you know, you often hear things like cannabis is the gateway drug.
0:10:53 I would say trauma is the gateway drug.
0:10:59 If we look at many, many studies, there are kind of two different things that drive someone’s risk of addiction.
0:11:00 One is genetics.
0:11:05 It’s about 40% to 60% genetic, similar to diabetes in terms of someone’s risk.
0:11:07 That’s not a done deal, obviously.
0:11:11 There are people with strong genetic risks who never develop addiction and people without that who do.
0:11:15 The other half of the equation is based on kind of your exposures and your experiences.
0:11:19 And one of the number one drivers is what we call adverse childhood experiences.
0:11:25 So there are this famous study called the ACEs study, which stands for Adverse Childhood Experience, and it’s been replicated.
0:11:31 There’s a recent one done actually in Europe as well that looks at the number of adverse childhood experiences you have,
0:11:35 and it’s a linear track increase in terms of your risk of substance use disorder.
0:11:44 So if you think about what’s happening in the brain with substances, you know, when we use alcohol or drugs, all sorts of feel-good hormones are released, right?
0:11:48 Dopamine, your endogenous opioid system, which is literally your natural pain reliever.
0:11:54 And if you take someone who’s experienced trauma, there’s great relief that people can find in substance use.
0:11:56 And so we saw that in the pandemic, like what was going on in the pandemic.
0:11:57 People were scared.
0:11:58 They were bored.
0:11:59 They were lonely.
0:12:01 They were stuck at home.
0:12:02 They didn’t have their usual routine.
0:12:04 Some people were losing people that they loved.
0:12:10 And so we saw all of this escalating substance use, and it was actually most pronounced in people who are frontline workers.
0:12:12 So that could be a health care provider.
0:12:19 It could also be someone working in a grocery store or a convenience store who had to work through the scariest times of the pandemic, and also people who are caregivers.
0:12:23 So those are kind of the two groups that had the biggest increase in their substance use during the pandemic.
0:12:25 What is going on in the brain?
0:12:27 You referenced it a little bit there.
0:12:29 You referenced that dopamine makes you feel good.
0:12:34 So, you know, very naively, I would assume a case of if you feel bad, dopamine makes you feel good.
0:12:35 You want more dopamine.
0:12:38 But is it more complicated and nuanced than that?
0:12:43 Yeah, well, alcohol is a really complicated one because alcohol has lots of different effects on the brain.
0:12:47 So any drug or substance that can cause addiction is going to release dopamine.
0:12:53 That’s sort of a primary driver of many things that we find rewarding, whether it’s sex or food or alcohol or drugs.
0:13:00 But alcohol also, so it binds to the part of our brain, a system called GABA, which is sort of our anti-anxiety system.
0:13:08 So it’s the same system that anxiety medications like people may have heard of Ativan or lorazepam or Xanax, these medications that are kind of sedatives and anxiety meds.
0:13:10 Alcohol acts on that part of the brain.
0:13:17 And it actually then causes a release of your endogenous opioids in your brain, so like your brain’s natural painkillers.
0:13:25 So that’s actually why one of the medications that’s effective in helping people stop drink actually just blocks the opioid response in the brain, which doesn’t make sense when you first hear about it.
0:13:32 Until you understand these neural mechanisms, that actually your sort of natural painkiller system is activated by drinking.
0:13:38 So when you hear someone talk about alcohol gives them pain relief, whether that’s emotional or physical, that’s a very real thing.
0:13:42 That’s a powerful system in our brain that gets activated when you’re drinking.
0:13:43 Ah, okay.
0:13:56 So if I’m having a stressful time at work and work is making me anxious and is crippling me, then I’m more likely to want to have a big blowout on the weekend because that’s effectively a pain medication.
0:13:57 Totally.
0:14:00 It’s an anti-anxiety and a pain medication sort of all in one.
0:14:09 And I think often this is part of the area where I think just getting more awareness and education about alcohol is so important because we see that as a way of treating ourselves, right?
0:14:12 And it’s very easy to have that get out of control.
0:14:21 And I think especially if in your head you think, as long as I’m not, like, drinking in the morning or missing work because of drinking or, you know, having problems in my relationships, I’m fine.
0:14:29 But actually there’s so many health problems and even life problems related to alcohol that people may make different decisions for themselves if they had that awareness earlier on.
0:14:43 You know, I was thinking about a friend of mine who is fairly well known, passed away from issues related to his addiction.
0:14:46 He had a lot of pressure on him when he was fairly young.
0:14:53 He wasn’t necessarily a young child when he had a lot of pressure put on him, but he was young.
0:15:00 And I was wondering, as you said, childhood experiences, what age that is.
0:15:11 Is there like a certain age where those experiences, you know, if you experience a certain level of trauma at a certain age, it’s harder to recover from that and you’re more likely to be addicted?
0:15:13 Yeah, so it’s a great question.
0:15:15 Trauma at any time can put you at risk for addiction.
0:15:20 The earlier that happens, the more sort of long-lasting the impact can be.
0:15:26 So when we think about the brain, you know, your brain doesn’t really fully form until early to mid-20s.
0:15:32 And so both in terms of trauma but also in terms of early substance exposure, you’re at much greater risk when you’re younger.
0:15:37 But that doesn’t mean that trauma in later life doesn’t put you at risk for developing substance use as well.
0:15:44 So I’ve seen people who, you know, their first trauma was in their 20s or 30s or 40s and they can still develop a substance use disorder.
0:15:48 It’s just the risk is even greater when you experience those adversities as a child.
0:15:52 And the interesting thing is, you know, trauma is not so much about the experience.
0:15:57 It’s about often being left alone to grapple with that experience by yourself.
0:16:01 And so what’s traumatizing to one person may not be traumatizing to someone else.
0:16:03 And, you know, take the pandemic, for example.
0:16:08 I’ve talked to people who, like, being stuck at home and alone and bored was deeply traumatic.
0:16:10 Other people were fine.
0:16:15 They, like, were in their living room, you know, doing whatever and found ways to connect and to live their lives and did okay.
0:16:18 It was the same experience, but it was experienced very differently by different people.
0:16:24 So it’s less about the actual experience and more about the impact on that human, how they’re left feeling.
0:16:26 And often it’s about feeling disconnected.
0:16:30 We often talk about the opposite of addiction is not sobriety.
0:16:31 It’s actually connection.
0:16:34 It’s how do you build that connection with other people again.
0:16:39 My friend that I was referencing is Liam Payne, who’s from One Direction, the boy band who passed away.
0:16:42 And he was on my podcast a few years before he passed away.
0:16:51 And on the show, he said that much of what made his early life so difficult as a teenager was he was obviously thrust onto this big show.
0:16:54 And then the way it worked was, you know, you’ve got all this public spotlight.
0:17:00 And then they’d, like, put him up on a stage and he’d be in front of 100,000 people in Dubai.
0:17:05 And then they, after that experience, he was then, like, driven back to a hotel room and, like, locked in a hotel room.
0:17:09 Because obviously you can’t go out because you’re that famous that if you walk out on the street, the crowds are going to emerge.
0:17:12 So he was then locked in that hotel room.
0:17:16 And on the show, he said, I was locked in there with the minibar, which is full of alcohol.
0:17:17 So I would drink.
0:17:19 And that cycle would repeat itself.
0:17:23 And he’d be like, stage, you know, car, hotel, locked, drink, stage, car.
0:17:24 And that cycle repeated itself.
0:17:35 So when you’re talking about isolation and loneliness as well, I never really considered the fact that connection and social relationships could play a role in creating an addiction in someone.
0:17:37 But it tracks.
0:17:38 Totally.
0:17:43 I mean, it makes me think of a patient I saw this week who really wants to stop drinking and is able to go for a few weeks.
0:17:44 But his life is pretty empty.
0:17:46 Like, he’s not working right now.
0:17:47 He doesn’t have a lot of relationships.
0:17:51 So when he’s not drinking, he’s sitting at home, like, watching TV by himself.
0:17:56 And it doesn’t take very long for him to think that, like, you know, the thing that’s going to give me relief is having a drink.
0:18:01 And so then the question becomes less about the molecule of alcohol and more about, like, how do we fill up people’s lives?
0:18:09 How do we form connection and build community and build a sense of identity and purpose and engagement outside of the relief of substance use?
0:18:11 You’re clearly extremely smart.
0:18:15 And when I meet people like you, I always think to myself, you could have committed your life to anything.
0:18:20 You could have worked in pretty much any field and you would have been a success because you have what it takes to be successful.
0:18:23 So why do you care so much about this?
0:18:25 Yeah.
0:18:28 I think like many people, I had kind of a personal threat.
0:18:33 I had a family member who was impacted by addiction who actually died when I was in medical school.
0:18:42 And so that was sort of a pivotal moment, I think, that coming at the same time that I was learning all of this science, I was realizing, like, wow, I wish I’d known this when I was younger.
0:18:47 And dealing with family members and friends who were affected by this and that we’ve gotten it so wrong.
0:18:51 And most people don’t have the kind of tools and knowledge to do things differently.
0:18:54 And so, you know, you sort of, there’s that saying, when you know better, you do better.
0:18:58 And I think I kind of wanted to put out into the world what I wished was there for other people.
0:18:59 An immediate family member.
0:19:00 Mm-hmm.
0:19:02 And what age were you when you lost that person?
0:19:05 Probably 24 or so.
0:19:06 From addiction?
0:19:06 Yep.
0:19:17 When you’re dealing with a family member or someone close to you that has an addiction, so many people listening will be able to relate to that feeling.
0:19:18 Yeah.
0:19:24 Can you describe what they feel, I guess, in an attempt to make them feel seen?
0:19:33 Because sometimes, especially in hindsight, if you end up losing that person, you can be filled with lots of feelings of guilt or misunderstanding and especially are thinking about how society’s moved on.
0:19:38 So how do you put into words how it feels to be a family member with someone dealing with addiction?
0:19:40 Yeah, I think you feel powerless.
0:19:45 You feel like you want to do something and you either don’t know what to do or feel like everything you’ve tried hasn’t worked.
0:19:54 I think, again, because people have been exposed to this idea that it’s an issue of willpower or choice, which really implies that if people wanted it bad enough, they could just stop.
0:20:02 And so if you’re a family member, then that’s easy to feel like, oh, they don’t love me enough, you know, that they’re not choosing me over this substance.
0:20:08 And so I think often people feel deeply hurt and they’ve, you know, been through experiences that have created trauma for themselves.
0:20:11 There’s a lot of trauma within families who are experiencing this.
0:20:19 And then they’re sometimes given really bad advice, you know, that you have to, like, kick someone out or this whole concept of kind of tough love and that people need to hit bottom.
0:20:28 And so sometimes people, you know, either do that and then wrestle with the guilt of was that the right thing or not or they feel bad even like being kind or loving to their family member.
0:20:31 So I think there’s a whole mix of feelings.
0:20:34 And, of course, if you lose someone, you always wonder what if, like, could I have done something differently?
0:20:37 Could something else have changed?
0:20:40 And I think people can feel angry and sad and guilty and be left with that.
0:20:46 What did those people in your life need that you lost that they didn’t get?
0:20:51 I think they needed science-based treatment and compassion and empathy.
0:21:01 And I think they needed a world where addiction was not seen as something to be ashamed of or something that we judge, but rather something that is a problem.
0:21:06 You know, the shift from, like, you are the problem to, like, you have a problem and we can help you with this.
0:21:09 And I think too often we have approached it as if, like, you the person are the problem.
0:21:22 Do you sometimes think back and think, you know, if I’d done something differently, whether it was you or someone else around you or the system around that individual, they would still be here today?
0:21:24 Because I think that was the first thing that sprung to mind.
0:21:26 I played back all the decisions that I made.
0:21:30 And I thought, okay, maybe that was bad advice that I was given.
0:21:32 Maybe I should have been, you know, maybe I could have called more.
0:21:34 Maybe I could have intervened here.
0:21:37 Maybe, you know, maybe there’s something else I could have done.
0:21:38 Absolutely.
0:21:40 I mean, I think about that all the time.
0:21:43 And, you know, I think, I mean, I think of a friend I lost an overdose.
0:21:45 I think of the family member I lost alcohol.
0:21:51 And not only things that I could have done differently, but also, you know, those people, they saw their doctor.
0:21:52 They were in the hospital.
0:22:02 They had all these touch points, all of these, like, reachable moments where someone could have engaged with them and offered them kindness and actual effective care that’s backed by science.
0:22:03 And they weren’t.
0:22:06 And so there are all of these, like, missed moments and missed opportunities.
0:22:22 But the other thing I think about is, like, how much time I lost with them because I think often in this model of, like, tough love and kicking people out or thinking, like, I’m not going to see you until you stop using or stop drinking because I think that’s going to help make them make that change.
0:22:27 You lose out on, like, all of these moments of time with people that you love and you can’t get those back.
0:22:45 And so there is this problem, I think, in that binary model of, like, you’re either, like, sobering in recovery or you’re actively using and this is good and that is bad is that we lose the fact that, like, people who are struggling with addiction are amazing, funny, loving people who have a problem that they’re dealing with.
0:22:49 But if someone was dealing with cancer, you wouldn’t, like, not want to spend time with them.
0:22:51 You know, you miss all of that time.
0:22:55 And, you know, both cases that I’m thinking about, like, I’ll never get that back, you know?
0:23:05 There’s a phrase I had many years ago, which I’m now reconsidering, which is change happens when the pain of staying the same becomes greater than the pain of making a change.
0:23:11 And that kind of dovetails into this idea that someone needs to hit their own rock bottom for them to change.
0:23:24 I think the part of the reason why that idea prevails is because we hear so many stories, I hear them on this podcast, of someone’s family rejecting them, throwing them out on the street, and them having that eureka moment that, fuck, I need to change my life.
0:23:30 And people always reference that, like, rock bottom moment where they took action because, you know, they weren’t at the very bottom of the well.
0:23:33 And how does that phrase sit with you?
0:23:37 Change happens when the pain of making a change becomes greater than the pain of making a change.
0:23:40 I think that there are those times, for sure.
0:23:41 It’s not to discount that.
0:23:43 And I hear those stories, too.
0:23:53 But I think there are, from evidence, what we know, there are probably more times where people just endure the pain again and again and again until they never change.
0:24:07 And I think the part that we don’t see are the folks who change happens when they begin to get enough hope that things could be better for them, that, you know, someone loves them, someone cares enough that they’re reaching out a hand in the darkness, that there actually is a path forward.
0:24:16 I think people stay stuck when they feel hopeless, when they feel like nothing could ever, that they’re never going to get this, they’re never going to be able to change, their life would never get better.
0:24:18 And so, you know, take the example.
0:24:24 I’ll often hear from family members when their loved one is in jail that they’re like, thank heavens.
0:24:26 You know, they’re in a safe place at least.
0:24:27 Like, there’s actually this sense of relief.
0:24:30 There’s even a term for it called a rescued that people feel.
0:24:36 I think it just goes to the desperation that families are dealing with, but this idea that, like, that’s a safe intervention.
0:24:40 And you hear these stories, right, of someone who they get locked up and, like, that’s their eureka moment.
0:24:55 And yet, if imprisonment were an effective intervention for addiction, for example, we wouldn’t see that actually the time after getting released from prison, there’s 130 times increased risk of dying from a drug-related cause after people leave prison.
0:25:00 And that your risk of dying ever from addiction is much, much higher if you’ve ever been imprisoned.
0:25:04 And so I think there are those stories, but we tend to elevate those, like, amazing narratives.
0:25:10 And we miss the fact that so many other people are going to die in pain and alone and isolated because they have no hope.
0:25:13 And so it’s not to discount those moments.
0:25:20 And some people are incredibly resilient and against all odds, even with the most trauma, they can, you know, make it through.
0:25:21 And that’s incredible.
0:25:26 But that doesn’t mean that we should, like, create a system that makes it as hard as possible on people.
0:25:35 So would you say that if we are trying to help someone change, really, it’s about hope, it’s about the strength of their why, and it’s about love and empathy and connection?
0:25:36 Absolutely.
0:25:37 Is there anything else missing?
0:25:39 And it’s about effective treatment.
0:25:40 And treatment, okay.
0:25:43 Which is subjective, right?
0:25:45 Which could be, depending on the situation they’re in.
0:25:52 It depends on the type of addiction and their situation, but in most cases, it’s some combination of psychotherapy medication.
0:25:54 So alcohol.
0:25:54 Yes.
0:25:57 There’s, I mean, alcohol’s been on a journey.
0:25:58 Yes.
0:26:01 It’s been on a journey in terms of society’s opinion about it.
0:26:04 Can you take me on that journey and tell me where we are now?
0:26:10 And when I’m saying that, I’m talking about society’s opinion on its health benefits and what it is.
0:26:14 And then also what we’re getting wrong now about alcohol.
0:26:14 Yeah.
0:26:15 Yeah.
0:26:17 So, I mean, the journey of alcohol is fascinating.
0:26:27 So first, I think we think of this as a relatively modern thing, but, you know, archaeologists have discovered, like, beer-making equipment in hunter-gatherers’ cave dwellings from 13,000 years ago.
0:26:28 That’s wild.
0:26:28 Wow.
0:26:31 Like, 13,000 years of people figuring out how to make beer.
0:26:34 You know, you look at China 9,000 years ago.
0:26:37 It was really about, like, a spiritual journey or a social thing.
0:26:39 It was never really about health.
0:26:42 At some point, we started talking about this as something that is good for your health.
0:26:43 Like, drink red wine.
0:26:44 It’s going to improve your health.
0:26:47 And that’s where I think we got wrong.
0:26:50 And the reason why was actually from how we were looking at the data.
0:26:56 So first, if you look at only one health condition, there are some health conditions where a moderate amount of alcohol actually improves your health.
0:26:59 But it was also how people were conducting the studies.
0:27:07 So in most of those studies, what people do is they take, like, a massive population, tens of thousands of people, where we have some data where they’re reporting how much alcohol they used.
0:27:09 And then we look at health risks over time.
0:27:15 And scientists would lump people into sort of non-drinkers versus light drinkers, moderate drinkers, or heavy drinkers.
0:27:21 And what they were finding is that people who were drinking even up to the moderate level were actually doing better than the people who weren’t drinking at all.
0:27:25 And so that was where that concept that drinking is good for your health came from.
0:27:32 And so people talk about this, like, J-shaped curve, meaning that moderate drinkers actually have lower risks of health problems.
0:27:38 And then it’s really only when you start drinking very high levels that you start having more risk of health problems than people who don’t drink at all.
0:27:44 What they realized was wrong with that is that in the people who don’t drink at all, many of those people are not drinking because they’re actually really unhealthy.
0:27:49 For another reason, like, they might have heart failure, and they, like, don’t want to drink because they don’t want it to mix with their medication.
0:27:53 Or they might have had a history of alcohol use disorder, and they’re actually in recovery.
0:27:57 So they’ve already had some damage from alcohol, and they are not drinking because of that.
0:28:04 And so when you change the reference group, you actually make the sort of group that you compare people to, to people who very rarely drink.
0:28:08 So it’s not that they’re not drinkers at all, but they drink, you know, very, very light levels.
0:28:14 Then you start to see that those, like, health benefits of alcohol go away, especially if you look across all conditions.
0:28:19 Are you telling me that there’s no healthy level of alcohol consumption?
0:28:20 Yes.
0:28:23 I would never say drinking alcohol is good for your health.
0:28:29 That doesn’t mean that drinking at what we call low-risk levels can’t be a part of a healthy lifestyle.
0:28:36 So it’s a slight shift that, like, don’t fool yourself into thinking that drinking that glass of wine is, like, going to exercise for 30 minutes.
0:28:38 Like, it’s not something that’s going to promote your health.
0:28:43 I think of it more like having dessert, eating bacon, going out in the sun.
0:28:44 There are risks associated with all those activities.
0:28:50 It doesn’t mean that I would say you can never do any of that, but you need to understand what the risks are and then make choices for yourself.
0:28:55 So I look at this glass of wine here and this pint of beer.
0:28:55 Yep.
0:29:02 If I drank one of these a day, not a huge amount, I think what people tend to think is they think, well, it’s only one.
0:29:07 So my body will just flush it out and there’ll be no adverse health consequences.
0:29:07 Yep.
0:29:10 Is that true?
0:29:13 Well, so part of the challenge is what we think of as one drink.
0:29:21 So I think much like, you know, if you learn to read the serving size on a food, you realize that, like, oh, a serving of ice cream is like a half a scoop.
0:29:23 It’s not like a giant ice cream sundae.
0:29:24 The same is true with alcohol.
0:29:32 So in the U.K., the kind of low-risk drinking limits talk about units of alcohol, which is the equivalent of eight grams of alcohol.
0:29:35 So how much of a drink has eight grams of alcohol?
0:29:38 And to be in that low-risk category, you have to be below 14 units.
0:29:43 The problem is that glass of wine, just eyeballing it, has several units of alcohol.
0:29:51 So it is not a, even though we think of it as a single drink, it’s probably, I mean, I have to guess, but it’s probably like three units of alcohol.
0:29:56 So if I have a glass of wine every day, I’ll be over that limit then?
0:29:57 You’d be right at that limit.
0:30:00 The problem is most people don’t drink just one glass.
0:30:09 If you, you know, if you have two glasses one day and then one glass one day and then three glasses one day because you’re at a social function, all of a sudden you’re actually quite a lot over that limit.
0:30:12 So if you said that this is roughly three units, roughly.
0:30:13 And you get 14 a week.
0:30:14 You get 14 a week.
0:30:14 Mm-hmm.
0:30:16 So three times seven.
0:30:16 Mm-hmm.
0:30:17 21.
0:30:17 Yeah.
0:30:20 So yes, you’re over if you’re drinking that size.
0:30:20 Yeah.
0:30:26 Okay, so if I have this glass of wine every day, then I’d be over the UK limit of?
0:30:27 Lower risk drinking.
0:30:28 Lower risk drinking.
0:30:30 So I’d be medium risk drinking.
0:30:36 You’d be in what we call moderate risk, which is associated with pretty much every form of cancer, which I think people don’t know.
0:30:38 Okay.
0:30:42 Because I was wondering why cancer has been increasing.
0:30:43 Yes.
0:30:45 A variety of different forms of cancer have been increasing.
0:30:48 You know, breast cancer is one of the ones we always hear about that’s increasing.
0:30:55 So you’re saying, what is the data in terms of low or moderate risk of drinking and cancer?
0:30:56 Yeah.
0:31:00 So the data is growing and really worrisome.
0:31:06 So for breast cancer, so there’s really, there’s a few cancers that even at low risk limits, you see the risk begin to increase.
0:31:10 So where we would say there’s kind of no healthy, or there’s no even like low risk amount.
0:31:13 So breast and esophageal cancer, two examples of that.
0:31:17 So breast cancer, if you were to drink below those low risk limits.
0:31:24 So in the U.S. that would be fewer than seven drinks, but a drink in the U.S. is five ounces of wine, which is smaller than that.
0:31:29 Or in the U.K. is below that 14 units, so it would be, you know, fewer than seven of that size glass of wine.
0:31:32 We still see a slight increase in the risk of breast cancer.
0:31:33 It’s about a 5% increase.
0:31:37 So that means your risk of breast cancer would increase by about 5%.
0:31:38 And that’s not huge.
0:31:41 So I think, you know, percent increase is kind of hard to do the math on.
0:31:47 But if you think in the U.S., for example, the average woman has a 13% likelihood of getting breast cancer in their lifespan.
0:31:49 13% likelihood?
0:31:50 Really?
0:31:50 Yeah.
0:31:51 Wow.
0:31:51 Really high.
0:31:55 So 5% increase would increase that to like 13.6 or so.
0:32:04 So that means that if there’s nine women in this room, one of them is going to get breast cancer probabilistically?
0:32:04 In their life.
0:32:05 Yep.
0:32:07 Damn.
0:32:07 Yeah.
0:32:08 Why is it?
0:32:09 And it’s increasing.
0:32:10 Yeah.
0:32:14 And so the reasons for that are likely environmental because your genes don’t change over that time period.
0:32:18 So the risk factors, you know, if you think about breast cancer, it’s alcohol.
0:32:19 It’s obesity.
0:32:25 It’s, you know, age when you have children or don’t have children because it’s a really hormonally driven cancer.
0:32:27 Same thing if you think about colon cancer.
0:32:30 That’s a really scary one where we’re seeing more and more cases in younger people.
0:32:33 Some of the drivers of that, eating meat.
0:32:36 So processed meats increase your risk of colon cancer.
0:32:38 So, you know, these very sort of normal behaviors.
0:32:44 There’s probably other environmental things, honestly, that we’re not yet measuring or able to measure.
0:32:51 Just given the rate of acceleration, when I talk to my colleagues who are oncologists, you know, things like plastics or other things that we don’t yet know.
0:32:56 It’s clearly something in the environment that is driving these increased cancer risks.
0:33:01 So even at this sort of level, if I’m drinking, that might be one unit, right?
0:33:02 Yes.
0:33:03 So that would be one unit.
0:33:05 So that would be fewer than 14 of that.
0:33:10 So you could see like, you know, if you had double that, it would be a decent pour of wine.
0:33:13 You could not have more than seven of those in a week to be in low risk.
0:33:16 But even drinking that amount, your risk of breast cancer would go up a little bit.
0:33:17 Even this amount?
0:33:18 Mm-hmm.
0:33:22 There’s really sort of no safe amount of alcohol when it comes to breast cancer.
0:33:24 Is it just breast cancer?
0:33:27 So that low risk category.
0:33:34 So when we, these big cancer studies categorize people as sort of low risk or light drinkers, moderate or heavy.
0:33:38 And for pretty much every cancer, once you get to the moderate category, we start seeing increases.
0:33:41 And there’s what we call a dose-response relationship.
0:33:43 So the more you drink, the higher your risk of cancer.
0:33:47 There’s only a few cancers that the risk seems to increase even at that very low level.
0:33:49 And breast cancer is one of those.
0:33:51 And then esophageal cancer is one of those.
0:33:55 So there are certain cancers where even a small amount of alcohol will increase your risk.
0:34:00 Does it have an impact on thinking about cancers that are prominent in men?
0:34:00 Yeah.
0:34:04 So colon cancer, we’re seeing that in a lot of young men.
0:34:06 Liver cancer.
0:34:07 Yeah.
0:34:12 Prostate cancer, which is obviously a male cancer, we don’t think of as much as being sort of an alcohol-sensitive cancer.
0:34:19 But most cancers, because the way alcohol impacts your risk of cancer is not really on a specific organ outside of the liver.
0:34:21 It’s really about how it changes our DNA.
0:34:30 So it’s about inflammation and what are called reactive oxygen species that sort of change our cells and increase the risk over time of the mutations that lead to cancer.
0:34:31 So yeah, can you drill down on that?
0:34:42 So if I’m a heavy drinker, so say that I’m drinking, let’s say I’m drinking two glasses of wine a day consistently, which I guess would, like if I was drinking two of those a day.
0:34:43 If you were drinking two of those glasses, yeah, you’d be in the heavy category.
0:34:45 So two of those a day puts me in the heavy drinker category.
0:34:48 Yeah, which would surprise most people, right?
0:34:51 Like that, for many people, is very normal.
0:34:53 It is very normal, yeah.
0:34:58 I think it’s somewhat more difficult for younger people to understand because younger people drink less.
0:35:03 But if I think about the generation above me, having two glasses of wine a day is quite normal.
0:35:06 After work, on the weekends, with every meal that you have.
0:35:08 So that would make me a heavy drinker.
0:35:15 And then what are the stats saying in terms of my cancer risk profile?
0:35:21 Yeah, so it varies by cancer, but roughly we’re talking like a 40% increase in cancer depending on the cancer type.
0:35:23 And the more you drink, the more that’s going to go up.
0:35:27 So, you know, these are scientific studies where it’s not precise to you as an individual.
0:35:28 They’re based on large populations.
0:35:31 But definitely, the more you drink, the greater the risk.
0:35:35 And then if I have other sort of, do they call them comorbidities?
0:35:36 Yeah, exactly.
0:35:41 So other illnesses, other diseases in my body, my probability is going to go up further if I’m obese, if I’m overweight.
0:35:43 Exactly, if you smoke.
0:35:49 So one of the main drivers of alcohol, too, and cancer is that it actually makes you more susceptible to the cancer-causing effects of tobacco.
0:35:53 So if you drink and smoke, your risk of cancer is going to be even higher.
0:35:56 How does that work?
0:36:05 The thought is, like, if you take esophageal cancer at, like, the cellular level, it makes you more susceptible of the carcinogens, which are kind of the cancer-causing compounds in tobacco.
0:36:10 And so rather than just seeing, like, an additive risk, you actually almost get a multiplied risk in terms of the risk of cancer.
0:36:14 So smoking and then obesity is the other big one.
0:36:19 So a lot of cancers, your risk goes up if you’re, you know, have an increase in your body mass.
0:36:20 What’s going on in the body, then?
0:36:23 If I drink alcohol, how is that leading to cancer?
0:36:32 You referenced it slightly there, but I want to make sure I’m super clear in my brain as to, like, what the knock-on effects are and how that ends up as cancer.
0:36:34 Yeah, I mean, there’s lots of different mechanisms.
0:36:37 So, I mean, maybe starting just with, like, what does alcohol do in your body?
0:36:39 So you ingest alcohol.
0:36:40 The, like, fancy name for that is ethanol.
0:36:41 It’s a molecule.
0:36:45 And it basically gets absorbed pretty quickly from your stomach.
0:36:49 And so, you know, it hits your bloodstream usually within 10 minutes or so of having a drink.
0:36:53 And how much it hits your bloodstream depends on how much water you have in your body.
0:36:55 So alcohol doesn’t penetrate into your fat.
0:36:58 It just kind of diffuses into the water parts of your body.
0:37:05 So that’s actually why, for many women, they will get more sort of drunk or more of an effect from alcohol at a lower level than men because women have more body fat than men.
0:37:07 But that’s going to depend on you as an individual.
0:37:09 If you have more body fat, you’re going to have a different impact.
0:37:11 So alcohol gets in your bloodstream.
0:37:15 Alcohol can instantly cross across what we call your blood-brain barrier.
0:37:17 So it impacts your brain instantly.
0:37:25 And that’s where you feel the initially pleasurable effects for many people of feeling a little relaxed, feeling more social, feeling a little bit, you know, less anxiety.
0:37:30 If you keep drinking and that level keeps going up, then you start having impaired judgment.
0:37:33 You might have motor – lack of motor coordination.
0:37:36 So we’ve all seen this and many people have probably experienced it.
0:37:39 You know, you may be stumbling, not able to drive safely.
0:37:42 You’re not going to make the same decisions you would make if you weren’t drinking.
0:37:46 And then if you keep drinking, then you get – you can actually lose consciousness.
0:37:48 So pass out and people have experienced that.
0:37:51 Your body is going to try to break down alcohol as quickly as it’s able to.
0:37:55 Like anything, we want to kind of excrete any abnormality and get back to our normal functioning.
0:37:59 And so that process happens mostly in your liver, which is why the liver is so sensitive to alcohol.
0:38:02 Because your body sees ethanol as poison.
0:38:03 Yes.
0:38:08 I mean, you know, I know you talked about this, Dr. Lemke, but your body always wants to restore what’s called homeostasis.
0:38:12 Your body is always going to fight to get back to what it feels its normal is.
0:38:15 And so ethanol is not something that belongs in your bloodstream.
0:38:17 Your body is going to try to excrete it as fast as it can.
0:38:20 And then it converts it into something called acetate.
0:38:22 And then you can pee that out and breathe that out and get rid of it.
0:38:26 So to eliminate the alcohol in your body, you have to go through this process.
0:38:32 And part of that process includes this toxic molecule that’s going to be floating around and causing damage to your cells.
0:38:35 So that’s one way that alcohol can cause cancer.
0:38:38 The other is just general sort of inflammation.
0:38:43 People have probably heard that inflammation is just not good for the body and increases the risk of cancer.
0:38:48 And alcohol generates a lot of that inflammation in the process of getting eliminated.
0:38:52 And so it can actually change your cells that over time that can lead to cancer.
0:39:05 So I also found this graph, which shows for anyone that can’t see what we’re describing at the moment, it shows the acceleration in liver disease, death rates and general liver disease compared to other parts of the body.
0:39:06 Yeah.
0:39:07 Other organs in the body, I believe it shows.
0:39:08 Yeah.
0:39:10 What impact does alcohol have on the liver?
0:39:12 And we have our little mannequin here of the human body.
0:39:13 Where is the liver?
0:39:14 Yeah.
0:39:15 Great question.
0:39:17 So here’s our little mannequin.
0:39:19 So just to orient people to the body.
0:39:20 So we’re looking at the inside of the body.
0:39:22 So like the ribs are gone.
0:39:23 The outside of the skin is gone.
0:39:25 These two pink things are the lungs.
0:39:26 They kind of encase the heart.
0:39:28 You can see the heart’s behind the lungs pumping your blood.
0:39:31 The liver is this brownish organ.
0:39:34 It’s on the right side of your body, right under your ribs.
0:39:35 It’s quite large.
0:39:35 It’s big.
0:39:36 And it’s an amazing organ.
0:39:37 It is quite big.
0:39:46 It processes much of what any kind of toxins that we take in, things that we eat, your glucose, alcohol.
0:39:48 90% of it’s metabolized by the liver.
0:39:53 So the liver is sort of the clearinghouse getting rid of byproducts in your body.
0:39:57 The other are the kidneys, but the liver plays a huge role, especially in alcohol.
0:39:58 So it sits right here.
0:40:00 It almost looks like it’s as big as the lung, as one lung.
0:40:00 Yeah.
0:40:02 Yeah, it is.
0:40:02 Really?
0:40:02 Yeah.
0:40:03 It’s a giant organ.
0:40:05 And it’s an amazing organ.
0:40:09 So you could actually cut out 80% of the liver and it would regrow itself.
0:40:13 So kind of like, you know, those lizards that you cut off their tail and they regenerate a tail.
0:40:14 The liver is fascinating.
0:40:16 It’s why we can do living liver transplant.
0:40:21 So I could take half of your liver and give it to someone who needed a liver.
0:40:25 You would still be able to live and they would get a second chance at life from that part of your liver.
0:40:28 So it’s this really cool organ that can regenerate.
0:40:31 But it can only regenerate up to a point.
0:40:40 So once you get to a level where you have a lot of scar tissue in your liver, we call that cirrhosis, you sort of reach a point of no return where at that point the liver can’t heal itself.
0:40:51 So I sort of think of it like, to use a baking analogy, if you’re making muffins or a cake, you’re going along, you’re mixing all your ingredients, and you realize before you put things in the oven, like, oh, I forgot the eggs.
0:40:54 You can still add the eggs in and, like, whisk it all together and it’s going to be okay.
0:40:59 If the muffins are baking in the oven and you forgot the eggs, you can’t, like, pour the eggs on top and make the batter the same.
0:41:09 And the liver is sort of like that, that up to a certain degree, you can actually completely repair the effects of things like alcohol or obesity, other things.
0:41:13 But once you pass that point into scar tissue, the liver can’t regenerate anymore.
0:41:22 And so when you think about that graph or just the rising rates of liver disease, the main drivers of liver disease are obesity and, too, is alcohol.
0:41:26 And so those are the leading causes of liver transplant.
0:41:35 And the thing that is, you know, so sad is, I mean, I see this all the time working in the hospital is, first of all, we’re seeing younger and younger people coming in and liver failure.
0:41:41 So people in their 20s coming in and fulminant liver failure from alcohol and then dying in the hospital.
0:41:46 And the terrible thing is that they often didn’t even know that this was causing a problem in their health.
0:41:49 And by the time they get to the hospital, they’re so sick, it’s too late.
0:41:53 And yet all of that could have been prevented or even repaired if it was caught sooner.
0:41:58 And so that’s where I think this education of understanding, like, what really are the health harms of alcohol?
0:42:04 And that we have normalized binge drinking on many occasions, especially in young people, as being totally normal.
0:42:06 And yet there are very serious health consequences.
0:42:10 So I’ve got a bunch of questions around the liver.
0:42:15 Does that mean that my liver can take a bit of a beating before there’s any real problems?
0:42:18 Should I, you know, someone like me, I don’t drink alcohol.
0:42:20 I’m not engaging in anything too bad.
0:42:27 But sometimes I do wonder if I could have like a blowout weekend and then my liver would just recover to normal again and I’d be fine.
0:42:28 Yeah.
0:42:30 I mean, so first, every person is different.
0:42:32 One blowout weekend, you probably would be fine.
0:42:33 Anyone would probably be fine.
0:42:36 The challenge is one blowout weekend then leads to like multiple blowout weekends.
0:42:40 And then over time, that can actually accelerate the damage to your liver.
0:42:46 You said that my liver regenerates though, so I’m thinking this thing will just pop back to normal again.
0:42:48 As long as you haven’t gotten to that scarring phase.
0:42:53 So once you get too far down that path, even if you were to stop drinking, your liver won’t recover.
0:42:58 The hard thing is that we don’t totally understand who and why that happens so young to.
0:43:05 So this is an active area investigation because there are people who’ve been drinking for 60 years and their livers don’t show signs of scarring.
0:43:09 And then we’re seeing these young people at 25 who come in and die in the hospital.
0:43:17 And so there are individual factors that you don’t have any way of knowing that are going to impact your risk of developing liver inflammation and scar tissue.
0:43:22 And so the safest way to prevent that is to not drink in these really high ways that we know are going to lead to harm.
0:43:29 The other way is to get medical care because often we do detect these things through blood tests and we can do ultrasounds.
0:43:34 And when we see those early phases, so what happens first is you actually get fat deposition in your liver.
0:43:35 That’s the first step.
0:43:38 And then we see inflammation in fatty liver.
0:43:45 And if you don’t stop the thing that’s driving those changes, over time we see the development of what’s called fibrosis, which is like scar tissue.
0:43:52 And then that scar tissue gets more and more advanced to the point that your liver stops functioning and you either die or you need a liver transplant.
0:43:58 What activities outside of alcohol cause great stress on our liver that we might not see as obvious?
0:43:59 Yeah.
0:44:00 So obesity.
0:44:02 Food does.
0:44:02 Yeah, food.
0:44:05 So your liver is very involved in glucose metabolism.
0:44:10 So our diet and our body weight impact our liver health.
0:44:21 And the other medications, so acetaminophen or Tylenol, which is a very common over-the-counter pain reliever, above a certain threshold can cause serious liver damage.
0:44:27 So sometimes we’ll see cases where someone didn’t realize that, like, their cold medicine plus the Tylenol they were taking both had that ingredient.
0:44:28 And then they go out and drink heavily.
0:44:31 And that kind of combination effect can cause liver damage.
0:44:40 How much do you think – this might be a bit of an unclear question – but how much alcohol is going to cause liver damage?
0:44:43 So, again, it varies person to person.
0:44:48 For liver damage, it does tend to be the moderate to higher amounts that cause damage.
0:44:58 One thing is that, you know, that having these big surges, like these massive binge episodes, is probably more harmful than drinking, like, at a moderate level for a long period of time.
0:45:04 Those, like, big surges cause a big buildup of that toxic byproduct that your body has to clear.
0:45:14 And so, you know, if you have several years of binge drinking heavily, that actually probably is going to cause more damage than a longer period of time of just drinking above the risk limit.
0:45:19 So, really trying to minimize and avoid those very heavy drinking episodes is incredibly important.
0:45:27 And then keeping it to those low-risk guidelines, which we just learned, are kind of eye-opening in how low-risk they are, is going to reduce the risk of liver damage.
0:45:29 And does alcohol just impact the liver?
0:45:30 No.
0:45:33 I mean, alcohol has effects across our body.
0:45:36 So, many parts of the body can be affected by alcohol.
0:45:38 So, kind of starting from the top, your brain.
0:45:40 And we can look at this with pictures, like an MRI.
0:45:41 Oh, I’ve got one actually.
0:45:42 Yeah, I think.
0:45:45 This is, by the way, shocking for me.
0:45:51 So, when we do an MRI of someone’s brain, we basically, this is like a cross slice.
0:45:55 So, it’s almost like you’re facing me and I’m cutting your face off and looking at your brain onwards.
0:45:58 Healthy brain tissue is the gray and white matter.
0:46:04 And you want it to be as plump and, like, taking up as much space as possible because that’s where all of your brain activity is.
0:46:10 When people get really old or have dementia, one thing we see is more and more of the black space is essentially water.
0:46:15 So, we see the brain starts shrinking and shrinking and there’s more water and less active, healthy brain tissue.
0:46:19 That process is accelerated with heavy alcohol use.
0:46:30 And so, you can see here, this is a 43-year-old person with severe alcohol use disorder where their brain looks the way, you know, a 90-year-old with dementia would look because of that brain damage over time from alcohol use.
0:46:33 And so, we can actually, a form of dementia is related to alcohol use.
0:46:36 And so, your brain can be hugely impacted with alcohol.
0:46:38 What is going on there?
0:46:42 Like, what’s causing the brain to deteriorate in such a way because of alcohol?
0:46:47 Yeah, well, remember I said ethanol, which is the molecule, crosses the blood-brain barrier.
0:46:53 And so, especially when you’re having these high levels of blood alcohol, that ethanol is sort of bathing your brain.
0:47:00 And if you think about what we talked about, inflammation and changes to cells and to DNA and proteins that is happening at the brain level.
0:47:05 The other thing that can cause, accelerate the brain damage we see with alcohol is actually nutritional deficiencies.
0:47:10 So, people may be drinking a lot and they’re actually not getting really crucial nutrients in their diet.
0:47:13 And that can accelerate the process of brain damage.
0:47:21 We can even see a very, like, sudden onset amnesia from heavy alcohol use in the setting of not getting enough nutrients in your diet.
0:47:24 Okay, so that’s the brain.
0:47:24 That’s the brain.
0:47:26 So, the brain, for sure.
0:47:28 The next is the mouth and your esophagus.
0:47:30 So, obviously, you’re drinking alcohol.
0:47:31 It’s bathing your mouth.
0:47:33 It’s bathing your esophagus and your stomach.
0:47:37 So, we do see an increase in cancer, like we talked about, and that’s accelerated by smoking.
0:47:44 But we also see, like, benign but annoying and problematic health conditions, most notably acid reflux, so heartburn.
0:47:47 So, if you notice, like, I’m, like, always having heartburn.
0:47:49 I’m having to pop all these, like, antacids and take this medicine.
0:47:52 You might want to think, like, how much am I drinking?
0:47:53 Is that contributing to my heartburn?
0:47:55 So, that’s a very common thing.
0:47:57 The heart is affected by alcohol.
0:48:02 So, you know, the heart is an organ where at low risk levels there doesn’t seem to be harm from alcohol.
0:48:05 But once you get into the moderate and high, we see harms.
0:48:07 And the harms can be a couple folds.
0:48:13 One is something called atrial fibrillation, which is basically where your heart starts beating really irregularly.
0:48:18 So, in your heart, there’s four chambers, the two chambers at the top.
0:48:20 So, this is really showing the ventricles and the atrium.
0:48:23 So, there’s two chambers that blood flows through.
0:48:29 And in a normal heart, your electrical activity comes from the top of your heart, goes down to the bottom of your heart, and tells the heart to pump.
0:48:36 And so, you get a single impulse that goes to the bottom of the heart, says pump, and that pumps blood out to your brain and your body and your organs and your liver.
0:48:41 In atrial fibrillation, the top of the heart is just kind of quivering with this abnormal electrical activity.
0:48:43 And so, the heart can’t pump in a normal way.
0:48:53 We actually, there’s a term in medicine called holiday heart because we see sometimes people drink a ton over the holidays and will end up in this abnormal rhythm just from that binge drinking pattern.
0:49:06 And then, over time, if you’re drinking at high levels, your heart actually dilates and you can end up with congestive heart failure from a cardiomyopathy, which means the heart muscle gets kind of weak and thin and floppy and can’t pump the way that it needs to.
0:49:07 Oh, damn.
0:49:13 Sometimes we think that if we’re good at handling our beer or our alcohol, then it’s having less harm on us.
0:49:17 So, for whatever reason, I’ve always been good at drinking quite a lot.
0:49:28 When I used to drink, I don’t drink anymore, but when I used to drink and being less affected than my friend, who was a little bit bigger than me, had a little bit more body fat, which is really interesting because you pointed out an association there that I was never aware of.
0:49:30 Just to pause on that for a second.
0:49:33 You’re saying that if someone has more body fat, they’re more likely to get drunk?
0:49:37 Yeah, because they have less body water and alcohol doesn’t go into your body fat.
0:49:43 So, essentially, it’s like if you took, you know, a glass of water and you dropped red dye in it, you’re going to diffuse into that water.
0:49:48 So, the more water you have, the more diffuse it’ll be and the lower your blood alcohol content.
0:49:51 So, if you have very low body fat, you probably have more body water.
0:49:55 And so, you know, two drinks for you is going to diffuse into a larger amount of water.
0:49:56 That explains a lot.
0:49:58 Because I always wondered, he was so much bigger than me.
0:50:03 At the time, he had much more body fat and he would get drunk very, very quickly.
0:50:07 And you always think, oh, a big guy, they can handle their beer or whatever, but he’d get drunk very quickly.
0:50:13 So, I used to wonder, I used to think, well, alcohol isn’t harming me as much because I’m not having, I’m not as drunk as he is.
0:50:15 But that’s not true.
0:50:22 No, I mean, so first of all, I think the interesting story there, one, is not just the body fat, but also that people metabolize alcohol at different rates.
0:50:27 You probably, I don’t know if you found this feature, you probably had fewer hangovers than your friend.
0:50:31 Because hangover does seem to be related to the amount, how high that your blood alcohol level gets.
0:50:35 So, people who don’t metabolize alcohol as quickly tend to have worse hangovers.
0:50:37 So, that may have been something you experienced.
0:50:46 But it doesn’t protect you from the other health harms of alcohol, like liver damage, like cancer, like over time, you know, heart problems or esophageal problems.
0:50:47 What is a hangover?
0:50:53 Yeah, hangover is a fascinating thing that people are, you know, there’s a lot of emerging evidence about it and trying to understand what happens.
0:51:01 It seems to be most related to how high the ethanol concentration in your brain gets because they’ve actually done a ton of studies with mice and with people.
0:51:08 It was initially thought to be due to the byproducts of alcohol, like that acetyl aldehyde molecule we talked about, but it doesn’t seem to be related to that.
0:51:10 It seems to be related to ethanol.
0:51:20 But essentially, it’s this syndrome where after you drink, once your blood alcohol content comes down to zero, you feel sort of apathetic, you’re tired, you have a headache, you often feel nauseous.
0:51:25 And so, it’s sort of that sequelae of your brain essentially being bathed in this ethanol.
0:51:28 And then as it leaves, you just feel totally crappy.
0:51:31 Because people think of it sometimes as just being dehydrated.
0:51:34 Yeah, it is not just being dehydrated.
0:51:37 There’s actual sort of effects of ethanol on your brain that lead to the hangover.
0:51:46 I think if you are drinking at an amount that you’re getting a hangover, it is a good sign that you’re drinking above a limit that would be considered okay for your body.
0:51:55 Because sometimes, I remember back in the day, if I had a big glass of water before I went to bed, if I’d been drinking, I felt better in the morning.
0:51:57 There is some element of dehydration, don’t get me wrong.
0:52:01 And that’s partly because, right, if you think, again, alcohol is diffused in water.
0:52:06 So, if your total body water is contracted because you’re dehydrated, your ethanol level is going to be higher.
0:52:10 So, drinking is going to help you sort of flush it out and feel better.
0:52:11 I’m drinking water.
0:52:13 But it’s not only because of dehydration.
0:52:15 There’ll be people listening to this now.
0:52:16 I doubt they would have got this far.
0:52:20 Because if they did, they probably wouldn’t think this.
0:52:28 But there’ll be some people who would have gotten this far in the conversation and be thinking, yes, but alcohol helps me socialize.
0:52:29 And socializing is really important.
0:52:35 And I can’t socialize very easily because of the design of the modern world without having a drink.
0:52:37 Or I have great times when I drink.
0:52:40 So, I don’t want to quit my alcohol use.
0:52:46 And, you know, in some cases that they will be high and medium consumption alcohol drinkers.
0:52:48 What do you say to those people?
0:52:50 Well, first, like, there’s no judgment here.
0:52:54 So, a molecule of ethanol is not more moral or immoral than a molecule of glucose.
0:52:56 You could say the same thing about diet.
0:53:01 We have lots of awareness now about processed foods and white flour and white sugar.
0:53:05 That doesn’t mean that everyone’s going to live this, like, ascetic lifestyle where they never eat dessert.
0:53:12 So, I think it really is, like, you need to go in with eyes wide open and understand what are the risks, what matters to you, and how do you make that calculus.
0:53:16 So, if you decide it’s a choice you want to make, you want to set yourself up for success.
0:53:30 So, if you decide, like, I want to cut back on how much I’m drinking, but I’m going to go to happy hour every night with my friends and just try to, like, not drink while I’m there, you’re probably not going to be very successful because you’re going to be in a situation that’s constantly, like, reminding you of alcohol use and everyone around you is using alcohol.
0:53:36 So, try to make some different sort of structural changes in how you set up your life and your week and your day.
0:53:46 And you may find that, actually, you don’t miss it that much, that you could cut out three or four days of drinking and still get that social pleasure two days out of the week and your overall health risk is going to go down significantly.
0:53:55 In terms of treating someone with alcohol abuse disorder, rehab is often the most widely known form of treatment.
0:54:05 One of my friends who struggled with addiction really, really badly with alcohol addiction, but also drug addiction, said to me multiple times, he said, I’ve been to rehab three or four times now and it’s just not working.
0:54:05 Yeah.
0:54:12 And I think when the most popular or the most well-known treatment doesn’t work for you, you kind of develop an even greater sense of hopelessness.
0:54:13 Are you a fan of rehab?
0:54:15 Generally, no.
0:54:22 So, you know, rehab is this idea that you go away somewhere for a week, a couple weeks, and then you’re kind of cured, right?
0:54:27 It’s almost like people have thought of addiction as an infection where you need, like, two weeks of antibiotics and then you’re done.
0:54:35 What we really understand is that for many people, addiction is more like a chronic illness or even like cancer where you need a lot of treatment up front for the first few years.
0:54:41 And then over time, you get into stability and remission and you’re almost like a cancer survivor.
0:54:42 You’re in long-term recovery.
0:54:48 And so this idea that you go somewhere for a couple weeks and then you come out and you’re all better really doesn’t match what we know of addiction.
0:54:53 The other problem is that much of what happens in rehab is not all that therapeutic most of the time.
0:54:59 So the things that we know are most effective for addiction, one are medications, which there’s a lot of stigma and misunderstanding about.
0:55:02 And then two are, like, evidence-based psychotherapies.
0:55:08 So things like cognitive behavioral therapy, motivational enhancement therapy, you know, working on your underlying trauma.
0:55:14 Often in rehabs, the model is really built around this idea of, like, you remove yourself from this environment.
0:55:17 You do some groups while you’re there.
0:55:20 Sometimes often they’re based on more of, like, a peer support model.
0:55:23 Sometimes the therapies that are offered are, frankly, not very evidence-based.
0:55:25 Like, we actually did this study.
0:55:30 It was a secret shopper study where we called rehab programs across the country to, like, ask about what they offered.
0:55:39 And many of them offer things like, you know, horse therapy or, like, dolphin-assisted therapy, which, like, I’m sure it’s very nice to swim with dolphins and to work with horses.
0:55:42 But it’s not something that’s been, like, studied and effective.
0:55:50 And many places don’t offer the things that we know are actually effective, which are, you know, trained clinicians during evidence-based treatments or medication treatments.
0:55:56 So it’s a combination of, like, this short-term fix for a long-term problem and not actually getting the treatment that you need.
0:55:59 So what does work, like, for alcohol use disorder, most people don’t know.
0:56:04 We have very effective medications that can help you, even if you just want to not drink as much.
0:56:09 So there’s this medication I mentioned at the beginning that actually blocks your opioid receptors.
0:56:09 Yeah.
0:56:11 Which seems kind of funny that it works on alcohol.
0:56:21 But the reason it does is that for people who part of the thing that drives them to drink is that they drink, they feel this, like, pain relief pleasure sensation from the release of opioids in their brain.
0:56:23 And that makes them want to drink more.
0:56:27 That if you block that, people don’t get sick if they drink, but they just don’t find it as rewarding.
0:56:32 And so someone named Sinclair, actually, in Europe did some fascinating experiments of even just using it as needed.
0:56:41 So rather than taking it as an everyday medication, if you know that when you go to, like, a holiday event, you’re going to drink way more than you want to drink, you take it, like, 30 minutes before you go.
0:56:44 And then what people find is they have, like, one drink, and they’re like, ah, I’m good.
0:56:50 I don’t have that same urge to want to drink more and more because I didn’t get the same sort of tickle of feeling better and feeling relief.
0:56:56 What do you think about psychedelics as a way to counteract addictive behaviors like the ones we’ve described?
0:56:57 Yeah.
0:57:02 One of the most, like, groundbreaking trials in the last couple of years for alcohol use disorder was psilocybin.
0:57:08 So there’s a big study of psilocybin-assisted psychotherapy for alcohol use disorder, which showed really remarkable effects.
0:57:19 So people took psilocybin, actually compared it, folks came in, and they either got a big dose of Benadryl or psilocybin, and then they sat with a therapist for, like, eight hours for this guided psilocybin journey.
0:57:24 And they found that people drank much less after it, so it does seem to have some effect.
0:57:33 And the thought is that part of the way psychedelics work is they increase neuroplasticity, meaning the ability for the brain to form new pathways and kind of retrain itself.
0:57:36 And so it does seem to be a potential therapeutic for alcohol use disorder.
0:57:39 Psilocybin is the active compound in magic mushrooms.
0:57:40 Yes, exactly.
0:57:40 Have you heard of Ibogaine?
0:57:42 I have, yeah.
0:57:47 Which is often associated, which is another psychedelic often associated with addiction.
0:57:47 Yes.
0:57:52 People have looked at Ibogaine for opioid use disorder.
0:57:58 Those studies have been less promising than psilocybin, although it hasn’t been tested in the same kind of rigorous ways recently.
0:58:06 Partly for opioid use disorder, we have really effective medications that have been shown to improve recovery and reduce death, and so it’s sort of hard to be better than that.
0:58:13 One really interesting, like, new whole class of medications for alcohol is medications that are being used for weight loss that people have probably heard of.
0:58:21 So, like, Wagovi, Ozempic, that whole class of GLP-1 medications seems to also reduce alcohol use, which is kind of interesting.
0:58:21 Really?
0:58:22 Yeah.
0:58:23 Have they studied that?
0:58:24 Yeah.
0:58:34 So they, well, first of all, there’s, I mean, there’s whole, like, Reddit threads and online communities about this where people were prescribed it for diabetes or for weight loss, and they all of a sudden were like, I don’t really want to smoke or drink.
0:58:36 Like, that kind of urge has gone away entirely.
0:58:40 And for some people, they really describe it as being, like, miraculous.
0:58:45 They’ve been trying to stop drinking for, you know, years and years, and for the first time, they don’t feel that sense of, like, craving and urge.
0:58:54 And there recently have been some actual clinical trials where they’ve done, you know, placebo-controlled blinded studies and have shown that it does reduce drinking.
0:59:02 And so it’s a really interesting area where it seems like those medications kind of reset craving and appetite more globally and not just for food.
0:59:07 What the hell is this?
0:59:07 I’m going to tell you.
0:59:12 All of you will probably know that I spend a huge amount of the year, about 50 weeks a year, traveling around the world.
0:59:17 And one of the great tips that I’ve always offered for traveling is to pack as light as you possibly can.
0:59:23 Because if you do, I found that I can save hours by not having to check in my bags and then having to wait for them on the other side.
0:59:29 So I always travel with a small, tiny bag that can be stowed above me in the plane.
0:59:34 Everywhere I go, even for trips that take weeks and weeks, it is a massive travel hack.
0:59:36 And that’s why I have to tell you about today’s show sponsor, Exeter.
0:59:45 This bag uses some clever technology to suck all the air out of your luggage so that you can fit up to three times more things in a tiny, tiny little space.
0:59:47 You can learn more at exeter.com.
0:59:54 And if you want to buy one of these, you can use code DOAC for 10% off plus free shipping and a 100-day trial.
0:59:56 That’s exeter.com with code DOAC.
1:00:06 One of the ways that many of us understand addiction, if we haven’t experienced it directly in our own lives, is we look up at role models on TV and in sort of celebrity pop culture.
1:00:12 And we see these role models who, you know, we see on stages start to deteriorate and deteriorate in the public eye.
1:00:19 And ultimately, it seems often like it’s inevitable that someday the TMZ headline is going to ring out and say that this person has passed away.
1:00:21 And that happens all too often.
1:00:28 We think about, you know, Whitney Houston or I guess Michael Jackson’s even been associated with dying from an addiction.
1:00:30 I think it was painkillers or something.
1:00:34 Prince Elvis Presley, Mac Miller, who a lot of people will know as well.
1:00:36 And then Nicole Smith.
1:00:42 And even now in the public eye, there are certain individuals where we’re starting to see this sort of erratic behavior.
1:00:43 They’re posting on their Instagrams.
1:00:47 They’re showing up in society in a slightly different way.
1:00:53 When you see that in the line of work that you operate in, what is your natural reaction?
1:01:00 How does it make you feel when, you know, because there’s a couple of people I’m thinking about at the moment who the world are talking about that, you know, we think they have an addiction.
1:01:01 We think they need help.
1:01:04 What is your natural reaction to that?
1:01:06 And what is it that those people need?
1:01:07 Yeah.
1:01:13 When I read the headlines of someone dying, I mean, to me, it’s gutting and heartbreaking.
1:01:21 One, because obviously it’s a human life that with someone’s mother and sister or brother and people cared about a public figure that people looked up to and cared about.
1:01:23 But mostly that it was a totally preventable death.
1:01:26 Like really no one should die from a substance related death.
1:01:28 We have tools to treat addiction.
1:01:32 We know how to prevent the harms of, you know, drug overdose, for example.
1:01:43 And so the fact that someone can die, especially someone that everyone has watched for so long, is I think just like a tragic example of how what the mismatch is between what we do around addiction and what science says is actually helpful.
1:01:54 I think, you know, when I see someone who actively is showing signs, like it’s just sad to see that happen so publicly without people being able to support that person.
1:01:56 And it’s not a magic fix.
1:01:59 It’s not going to be like, you know, you have an intervention.
1:02:01 The person goes to treatment, gets better forever.
1:02:03 That I think is often in people’s minds.
1:02:06 It is a process, a journey, like any change.
1:02:15 And so really it is around where we began, that idea of how do you begin to understand with this person, how is their substance use getting in the way of what they want for themselves?
1:02:22 And how might their life be better for them based on whatever they believe better is if they were to make changes to their substance use?
1:02:29 I remember I had this one particular friend who had an addiction and I remember always the life of the party.
1:02:41 And I remember this one day he came up to me at an event and he’d sat down in front of me and said to me, he said, he like whispered to me, I’m in so much pain.
1:02:45 And he told me about rehab and how it failed him, etc.
1:02:55 But it just, it almost sounded unbelievable that someone with such a big smile on their face would whisper to me, especially a man, because men don’t really talk much about their emotions.
1:02:57 I’m in so much pain.
1:03:03 And then funnily, I then see how the world treats that individual, him having whispered that to me one day.
1:03:09 And the world, how the world responds to his behavior and attacks him and criticizes him.
1:03:10 But I was privy to the whisper.
1:03:11 Yeah.
1:03:19 And that one whisper helped me to kind of reframe how to treat that person, but also really what was at the heart of what was going on.
1:03:21 And probably give you so much empathy, you know.
1:03:22 A huge amount of empathy.
1:03:23 Because I would have been like the rest of the world.
1:03:24 I would have just thought, oh, what an idiot.
1:03:25 What a dickhead.
1:03:25 Like, what’s he doing that?
1:03:26 That’s strange behavior.
1:03:27 Yeah.
1:03:31 And you said something really important that was a slight shift in words.
1:03:32 You didn’t say he failed treatment.
1:03:34 You said the treatment failed him.
1:03:38 And that matters so much because I think too often we’ve made it seem as if people are failing.
1:03:42 Like, if they go to rehab and they don’t get well, it’s their problem, you know.
1:03:45 And actually, the treatment wasn’t right for them.
1:03:50 If someone had cancer and their cancer came back or didn’t get treated by chemotherapy, we wouldn’t say, like, oh, they failed.
1:03:52 You know, we would say, well, what’s the next treatment?
1:03:53 How do we get them to the right doctor?
1:04:02 And so there is this, like, personal blaming, and that gets at stigma, which is one of the main reasons that people don’t share that they’re struggling with substances, that they don’t seek treatment.
1:04:05 And so we have tremendous stigma towards drug and alcohol addiction.
1:04:08 It’s one of the most stigmatized kind of social conditions globally.
1:04:12 And so, of course, then, if you’re a person who starts to think, like, oh, maybe I do have a problem.
1:04:20 Like, maybe my alcohol use is getting in the way of things, it’s really hard to then say anything because you worry that you’re going to be judged, you’re going to be labeled, you’re going to be misunderstood.
1:04:22 In some cases, terrible things could happen to you.
1:04:25 You might get your children taken away by, you know, child welfare.
1:04:27 You could lose your housing or lose your job.
1:04:32 And so that stigma has, like, played into this terrible cycle where people, you know, have to whisper it to someone.
1:04:39 It shows how much he trusted you to even be able to say honestly what he was going through because there’s so much stigma about the condition itself.
1:04:41 You must have had many cases that broke your heart.
1:04:42 Yeah.
1:04:45 Can you tell me about one that changed you?
1:04:49 Oh, goodness, so many.
1:05:01 You know, so one gentleman in particular, he was – struggled with heroin addiction for a long time and had been – like we talked about, had been kind of a chronic illness for him.
1:05:02 He’d had periods where he’d done really well.
1:05:07 He’d had periods where he had struggled and had always stayed safe through all of that.
1:05:15 And he actually – his, like, one really meaningful relationship in his life that kind of kept him together was a relationship with his mom, and he lived with her.
1:05:18 And they lived in public housing.
1:05:21 And they were, you know, dealing with economic insecurity like many people.
1:05:26 And someone found out that he was staying with her, and it would have put her at risk for her housing.
1:05:29 And so he didn’t want her to lose her housing, so he left, but he was newly homeless.
1:05:36 And all of a sudden, because of just social barriers, was dealing with the stress of homelessness and being alone.
1:05:45 And even with kind of all of the connection he’d had with his mom and with treatment, he was found dead between two parked cars.
1:05:46 It overdosed alone in the street.
1:05:49 And I always think, like, if –
1:05:49 And you knew him.
1:05:50 Oh, yeah.
1:05:54 The cascading effects that, you know, that it didn’t have to be that way.
1:05:58 And I think there are so many deaths like that where I just think it doesn’t have to be like this.
1:06:00 You know, really no one should die like this.
1:06:05 And there are so many things that, you know, in the moment feel so out of our control.
1:06:15 And I think that’s part of what generates my passion for this work is I can’t always save the person in front of me or change issues around homelessness or housing policy.
1:06:20 But I can try to work on a broader scale to make things different for the next person.
1:06:26 And I think that kind of – that, for me, counteracts some of the distress of losing people that I care about.
1:06:43 If you were president of the United States, for example, let’s just use this country as an example, and you had to make upstream changes to the way society was designed in order to mitigate the downstream symptom of addiction and addictive behaviors, etc.
1:06:47 What are those things that you would change about the way that our society is designed?
1:06:48 You could change anything.
1:06:49 Yeah.
1:06:55 I mean, starting upstream, the biggest thing would be building resilience and building connection early on.
1:07:02 So, you know, I think these things that feel so not related to addiction per se are actually deeply related when we think about adverse childhood experiences.
1:07:09 So when we think about prevention for children, you know, often people have looked at, like, education, like, you know, telling people – telling kids that drugs are bad.
1:07:10 That doesn’t work.
1:07:13 What does work is actually building resilience among young people.
1:07:15 So building resilience, building connection.
1:07:16 So what does that look like?
1:07:17 That looks like affordable housing.
1:07:22 That looks like parks where people can get outside and play sports and exercise and build relationships.
1:07:30 That looks like, you know, supporting families so that families can stay together and so those early relationships and attachment can be well-formed.
1:07:40 That’s, like, the true prevention work is trying to break the cycles of intergenerational trauma, poverty, substance use, and actually supporting families, communities at the very start.
1:07:42 It reminds me of Rat Park.
1:07:42 Yes.
1:07:45 Yeah, Rat Park is a great example of that.
1:07:47 What is Rat Park for those that don’t know?
1:07:47 Yeah.
1:07:56 So Rat Park was a series of experiments that were done where essentially they took – they’re trying to understand kind of drivers of addiction using rat models.
1:08:03 And so they took rats and they had one model where rats were isolated in their own cage with nothing to do and no human connection.
1:08:09 And they had access to a substance like morphine or cocaine where they could push a lever and get more of it.
1:08:15 And those animals, when they were deprived of connection and isolation, anything to do, used more of the drug.
1:08:16 It gave them relief.
1:08:17 It gave them pleasure.
1:08:26 They took those same animals and they put them in this amazing cage with, you know, areas to play and, like, wheels to climb on and lots of friends and other rats.
1:08:31 And all of a sudden they saw the same animals were no longer kind of pushing the lever and trying to get more of the drug.
1:08:37 And so, you know, it’s a somewhat simplified model that there’s lots of – it’s probably oversimplified.
1:08:51 But it demonstrates that so much of addiction really is around this idea of connection, restoring sort of the world around us, the community, the interrelatedness that we all have, the opportunities and purpose and meaning and hope.
1:08:52 So I think that’s the real prevention.
1:08:56 And then there’s how do we actually address folks who are having a problem.
1:09:02 And I think, you know, what I would do there is first make addiction treatment widely available immediately when people need it.
1:09:17 So the minute you walk into your general practitioner’s office or an emergency room, you get treated with compassion, with science, with people asking you what can they do to help and offering you effective care the same way they would if you had a new cancer diagnosis or a new diagnosis of a heart problem.
1:09:21 And that we really reframe treatment entirely to look like the way it looks for any other health condition.
1:09:32 And that we stop punishing people who use substances where, you know, a lot of times people are still sent to jail for substance use, which, you know, is a confusing mixed message.
1:09:39 If we’re saying this is a health problem on the one hand, but we’re going to put you in prison or jail at the same time, those two things don’t necessarily align.
1:09:42 Many of us are living in the first model of Rat Park.
1:09:43 Yeah.
1:09:44 We’re living alone.
1:09:45 We’re living in these big cities.
1:09:47 We’re more sedentary than ever before.
1:09:54 Maybe, you know, we’ve moved to a big city because we don’t have, which means we don’t have our family around.
1:09:56 We might be doing a job.
1:09:57 That’s incredibly challenging.
1:10:15 So it’s no wonder when we think about addiction and alcohol and some of these other behaviors, but more broadly beyond alcohol as a substance, other addictive behaviors, whether it’s social media or it’s what we eat or pornography or in the sort of inverse,
1:10:23 the good habits, the healthy food, the working out, the exercise, the productive behaviors, why we’re struggling so much.
1:10:30 And I’ve often wondered if we should all just like go to like communes and live, do you know what I mean?
1:10:31 Yeah.
1:10:32 In groups.
1:10:36 I mean, I don’t think human beings were meant to live this way.
1:10:37 And it’s a relatively new thing, right?
1:10:40 We often lived in a village or a community.
1:10:42 We lived in these multi-generational households.
1:10:54 I mean, I have little kids, and I think having kids was such an eye-opener of that, of like, well, that makes sense why people live with their parents and their grandparents and have these big families to create, you know, community and a sort of extended family around you.
1:10:56 And we have lost that in a lot of ways.
1:11:03 And I think the ways that we used to get that, like religion, maybe not – maybe that still resonates for some people, but for others it may not.
1:11:09 And so finding other ways of engagement, of meaning, of purpose, that can be through lots of different things.
1:11:11 You know, I think people are finding creative ways of doing that.
1:11:17 It can be through like, you know, finding a volunteer activity, finding some other type of social group.
1:11:18 Some people do it through sports.
1:11:25 You know, they find connection and engagement with people they don’t really know over the shared love around an activity or a team.
1:11:29 But really sort of seeing that as a priority the same way you’d prioritize other things in your life and your health.
1:11:34 And are you a fan of therapy as an approach to aim at the early childhood trauma?
1:11:35 Absolutely, yeah.
1:11:41 I mean, I think one of the problems is that too often therapy has been like forced on people.
1:11:49 I think that I’m much more of the approach of like we need to make treatment available and welcoming and high quality so that people get value out of it.
1:11:50 And therapy is a huge part of that.
1:11:52 You know, it’s about a lot of things.
1:11:52 It’s about connection.
1:11:58 It’s about figuring out those reasons why people are using in the first place, addressing and healing those traumas.
1:12:02 It also matters that we have good, well-trained, empathetic therapists.
1:12:10 So there’s been a lot of interesting studies looking at actually how empathetic your therapist is, is probably the strongest predictor of whether you stop, make changes to your alcohol or drug use.
1:12:11 Really?
1:12:16 Which is so interesting because we often think like, you know, you’ve probably heard someone say like, I don’t really like my therapist.
1:12:19 And I think someone’s reaction to that is like, oh, like you’re not that into therapy.
1:12:28 But they’ve actually done a lot of studies showing that a therapist who is less empathetic, their client is more likely to use more substances at the end of that course of treatment.
1:12:34 So actually having a really well-trained, compassionate, evidence-based workforce is hugely important too.
1:12:36 And I guess the same applies for family and friends.
1:12:36 Yeah.
1:12:37 Yeah.
1:12:38 I think empathy is really powerful.
1:12:42 Those kind of things that we think of as soft skills actually matter tremendously.
1:12:45 Is it possible to prop somebody up?
1:12:54 I, you know, because I was talking to, I think it was talking to Dr. Anna Lenke about this, about the idea that you can play a role in someone’s addiction.
1:12:55 Yeah.
1:12:59 I want to help my friend who’s addicted.
1:13:01 And so I, I’m there for them.
1:13:02 I’m comforting them.
1:13:11 But I’m actually in some way reinforcing that addictive behavior because I’m, I’m positively reinforcing it because I’m supporting them so much and I’m loving them so much.
1:13:16 And I’m showing them so much empathetic attention that actually I’m playing a role in continuing that addiction.
1:13:18 Is that possible?
1:13:18 Yeah.
1:13:21 I mean, this is this concept of like enabling, which I think is nuanced.
1:13:28 I would say at its core, it’s really deeply problematic that for the most part, love and support are never going to be harmful.
1:13:34 And when I talk to patients, often the thing that caused them to ultimately engage in treatment was not some terrible consequence.
1:13:44 It was the idea that someone cared enough about them in a moment where they didn’t love themselves very much and felt hopeless that someone was willing to sort of lift them up and believe in them.
1:13:46 And it’s these small moments of kindness.
1:13:52 Like I’ll tell you a story of a patient that we took care of in the hospital who was there for a really life-threatening infection related to their drug use.
1:14:02 And a year to the date after he was hospitalized, he wrote a letter to our team and he said, you know, I’ll never forget the moments you guys came in and just sat with me and talked to me.
1:14:06 And he now sends an email every single year on the anniversary of when he got out of the hospital.
1:14:19 And it’s those moments of humanity, of connection, again, that connection idea that often are the catalyst for change, the kind of hope and belief that your life could be better somehow, as opposed to this idea of, like, increasing someone’s pain and suffering.
1:14:21 And that plays out in different ways.
1:14:28 So in families, one of the most effective tools we teach people is something called CRAFT, which stands for Community Reinforcement and Family Training.
1:14:35 And it’s very different than the, like, people may have seen, like, shows where you’re supposed to, like, stage an intervention and, you know, tell someone all or nothing.
1:14:37 But CRAFT is very different.
1:14:40 It teaches people, first, how do you understand the science of addiction, family members?
1:14:42 Second, how do you get support for yourself?
1:14:45 Because it’s really tough to deal with addiction in a family.
1:14:48 And then how do you start to learn about consequences in a different way?
1:14:56 That, you know, if you’re a parent and your kid is missing school because they’re using, you don’t want to cover for them and sort of reinforce their pattern.
1:15:02 But you also don’t need to kick them out of your house, that there are sort of gradations of consequence that can actually help people change.
1:15:07 And one of the biggest sort of motivators for change is actually positive reinforcement of the behaviors you want to see.
1:15:12 So that’s been called contingency management in the kind of treatment world.
1:15:15 And, you know, health insurance companies, lots of companies have figured this out, right?
1:15:22 So if you get money back because you join a gym or you get those, you know, you get reimbursements for doing something that people want to see, people do more of it.
1:15:23 It’s true in human behavior.
1:15:24 It’s very true with addiction.
1:15:26 But we often do the opposite.
1:15:34 We try to punish people into getting well instead of reinforcing kind of the healthy behavior that what we want to see more of, if that makes sense.
1:15:41 Yeah, I guess I’m trying to represent the audience member that’s listening to this right now that knows someone in their life that was addictive.
1:15:44 And they tried to be empathetic.
1:15:45 They tried to offer support.
1:15:50 They tried to give the person help and still nothing changed.
1:15:51 Yeah.
1:16:01 In that situation, maybe the person that was struggling with the addiction didn’t accept the support, didn’t go to the meetings, didn’t speak to the therapist.
1:16:01 Yeah.
1:16:09 In such a situation where you’re offering help to someone and they’re not taking it, they’re not willing to investigate different medical treatments.
1:16:12 They’re living at your house, they’re living at your house, they’re in your business, whatever.
1:16:16 Is there a point where you say enough is enough?
1:16:17 Yeah.
1:16:21 Well, first, like, it is just so hard to be there as a family member or friend.
1:16:25 So for anyone listening, I’ve been there, it’s incredibly impossible.
1:16:27 So have grace with yourself.
1:16:33 I think that’s a different decision you’re talking about is at some point you have to make a decision to protect yourself.
1:16:43 So let’s say you have someone in your home who’s dealing with addiction who, you know, gets aggressive or is stealing money or is, you know, causing trauma to the people living in the house.
1:16:48 At some point you may need to decide that for my well-being, for the rest of the family’s well-being, I can’t have this in my life right now.
1:16:52 That’s very different than saying kicking them out is going to make them better.
1:16:55 So the distinction there is that it’s okay to protect ourselves.
1:16:56 Sometimes we have to do that.
1:16:59 And sometimes there’s only so much you can do.
1:17:04 But to not sort of fool yourself into thinking that the action is to help the other person, and that’s okay.
1:17:09 I think the other piece is, you know, at the end of the day, first of all, it’s easier to be a treater.
1:17:10 So I’ve been a family member.
1:17:11 I’ve been a clinician.
1:17:13 As a clinician, I can truly be unconditional.
1:17:18 So I’m going to be someone’s doctor whether they continue to use heroin or continue to drink or don’t.
1:17:19 And there’s something really beautiful in that.
1:17:24 Like my engagement with someone is not premised on whether they make changes or not.
1:17:30 As a family member, that’s harder, especially if you’re a kid dependent on someone or you’re in a marriage or a relationship.
1:17:32 So you may have to make different choices.
1:17:37 But I think at the end of the day, people don’t change because of why we think they should change.
1:17:40 They change because they think their life is going to get better in some way.
1:17:46 So the key then becomes figuring out, like, why might this person’s life get better if they were to make changes to their alcohol or drug use?
1:17:53 So it’s a shift where you become sort of on their team instead of trying to drag them towards water, you know, drag the horse towards water.
1:17:58 And there’s this fascinating kind of human instinct that none of us like being told what to do.
1:18:02 So there’s something called the writing reflex, which is it’s really hard for caregivers.
1:18:09 It’s hard for parents because we love to tell people, like, our great advice and why what they’re doing is wrong and they should take our, like, brilliant doctor advice.
1:18:12 And this can be, like, telling someone, like, don’t you see what you’re doing is causing harm?
1:18:13 You should make changes.
1:18:15 It can also be subtler.
1:18:17 It can be, like, lecturing someone or trying to educate them.
1:18:21 But when someone shoves something down your throat, your instinct is to resist.
1:18:24 It’s just, like, natural human behavior, even if it’s a great idea.
1:18:26 If someone’s, like, shoving an ice cream cone in your face and, like, eat it.
1:18:30 Even if you like ice cream, you might be like, wait, wait, I don’t know if I want this ice cream.
1:18:33 And so the key then is not to sort of tell someone what to do.
1:18:35 It’s to understand why might they want to make changes.
1:18:39 And so once you do that, then you all of a sudden realize, like, it just feels better.
1:18:42 You’re not trying to drag someone towards something.
1:18:46 It doesn’t – you don’t have, like, personal skin in the game about what choice they make.
1:18:57 But you’re really a partner with them and figuring out how is this thing causing problems to you and why might your life get better if you were to make changes to your alcohol use or your drinking or your substance use.
1:19:00 What’s the difference in delivery there in terms of delivering that message?
1:19:03 Because they’re both ultimately getting to the same outcome.
1:19:06 But it sounds like the language might be slightly different.
1:19:07 Yeah, very different.
1:19:15 So in kind of, like, medical speak and therapy speak, we talk about something called motivational interviewing, which is – it becomes almost like a mind trick.
1:19:22 But it is basically a way of trying to identify from the person their reasons for change and reflecting it back to them.
1:19:29 And so it’s not you telling them you think they should change, but you are trying to elicit their motivation and amplify it.
1:19:31 And then at the end of the day, you’re turning over the power back to them.
1:19:34 So that might look like something someone says, you know –
1:19:36 I’ll be your patient.
1:19:39 So, yeah, I do drink a lot.
1:19:41 I drink a couple of times a day, especially in the mornings.
1:19:42 But it’s fine.
1:19:45 You know, I’m still managing to get to work every day.
1:19:48 Obviously, I have a couple of misconduct issues at work.
1:19:51 But other than that, you know, and my partner’s left me.
1:19:53 But other than that, everything else is fine.
1:19:54 And I can manage this.
1:19:58 It sounds like your alcohol use is causing some problems at work and in your relationships.
1:19:59 It is, yeah.
1:20:01 Yeah, I lost – my partner’s left me.
1:20:08 And I keep getting these misconduct notifications at work and disciplinaries because I sometimes get there late.
1:20:10 And when I’m there, sometimes I fall asleep, et cetera.
1:20:12 And I’ve – obviously, I work with big machinery.
1:20:14 So there’s a little bit of a risk there.
1:20:15 But otherwise, it’s okay.
1:20:21 It sounds like you’re worried about your safety at work and also how your drinking is starting to affect your job and your relationships.
1:20:22 That’s true, yeah.
1:20:23 I am, you know.
1:20:25 I’ve been on the crane in particular.
1:20:30 Being intoxicated on the crane in particular has caused a few incidences.
1:20:35 And, you know, I sometimes do worry that one day it’ll go a little bit too far, yeah.
1:20:42 Yeah, it sounds like that’s really scary that you’re really worried your alcohol use could cause even, like, a serious or life-threatening accident at work.
1:20:50 Yeah, and then what am I going to do for work, you know, because if you get something like that on your file, then I’m never going to be able to be a machine operator ever again.
1:20:52 Yeah, and your job sounds really important to you.
1:20:52 It’s so important.
1:20:54 Alcohol’s starting to get in the way of that.
1:20:55 Yeah, 100%.
1:20:55 Yeah.
1:20:59 And so what are your goals looking forward around your job or your relationship?
1:21:06 Well, I know I really should, I really should fix this alcohol issue that I have.
1:21:10 And I would love to find a partner.
1:21:12 That’s really important to me because I want to have a family.
1:21:16 So, you know, obviously prerequisite of having a family is finding a partner, really.
1:21:18 So, yeah.
1:21:26 Yeah, it sounds like you’re really committed to thinking about making a change to your drinking and that you’re looking forward to finding a partner and family and you’re worried that alcohol might get in the way of that.
1:21:33 So what you’re doing there is you’re not leading me, you’re kind of pushing me, if that makes sense.
1:21:43 There’s like a little bit of like a Jedi mind trick thing where you’re – so essentially, it’s actually really – it’s a little tricky when you’re first learning how to do it because what I’m trying to do is I’m listening for what’s called change talk.
1:21:46 So any little nugget you’re giving me about making a change.
1:21:49 So you’re saying like, oh, I’m starting to get this misconduct.
1:21:51 I’m worried about this thing with safety at work.
1:21:52 I want a partner.
1:21:55 Those are like – it’s a goldmine of little kernels of change.
1:21:58 And I’m ignoring all of your sustained talk.
1:22:01 So anything where you’re arguing for the status quo, it’s not a big deal.
1:22:02 Drinking is not that big a deal.
1:22:03 I can’t make a change.
1:22:05 I don’t even acknowledge it or address it.
1:22:08 And that’s actually hard because I think most of us pay attention to the negative stuff.
1:22:18 So if you think about like a performance review at work or someone telling you any kind of feedback, we tend to amplify and remember like the one bad thing that someone said to us and forget the millions of good things.
1:22:23 So you have to change – you have to like train yourself to do the opposite, to hear those little kernels of change talk.
1:22:25 And then I’m basically being a mirror, but I’m amplifying it.
1:22:27 So I’m taking these little kernels of change talk.
1:22:30 I’m reflecting back to your own words.
1:22:32 So I’m not telling you that you should stop drinking because it’s unsafe at work.
1:22:37 I’m reflecting to you like you’re starting to get worried that you might have an accident at work, and that’s really serious.
1:22:40 And that’s kind of guiding the conversation forward.
1:22:49 The other key is that if you meet a point of resistance, you want to pivot because once you start arguing, whether it’s about politics or anything, people dig in.
1:22:52 So if you start arguing with someone, you’ve got to find another way.
1:22:58 You’ve just got to pivot and roll to a different tactic because the more you argue, the more people dig in on their point of view.
1:23:01 And it’s more about like winning the argument than it is about moving forward.
1:23:03 What if you want to change yourself?
1:23:13 Is there a process, a system, a methodology to help you discover what your ideal behaviors are, what your why is, and to implement change?
1:23:14 That’s why I say all the time, what’s your why?
1:23:16 I think that’s so exciting.
1:23:19 Like we all want to live our best lives, whatever that means to us.
1:23:23 And so having a purpose, having a goal is probably the most important thing.
1:23:25 Motivation is important.
1:23:26 We talk a lot about motivation.
1:23:28 But motivation is fleeting.
1:23:31 It can slip and slide over the course of one day.
1:23:33 So you may, you know, take kind of a mundane example.
1:23:36 You want to get in shape and you’re feeling super motivated one day.
1:23:42 And then the next morning, your alarm clock goes off at like 5 in the morning and you’re tired and it’s cozy in your bed.
1:23:44 And maybe you stayed up a little too late.
1:23:46 Your motivation is going to be flagging, right?
1:23:52 So if you don’t have a goal or a reason or a why or a purpose, it’s going to be really hard to actually get up the energy to get up.
1:23:57 And so figuring out what that purpose is and then trying to find ways to enjoy the process.
1:24:01 Because if you’re always working towards a future goal, some people are very goal-oriented and that works for them.
1:24:04 But finding joy in the process will help you.
1:24:05 So I’ll take alcohol, for example.
1:24:07 Like not an addiction issue.
1:24:09 Just like making changes to your drinking in your life.
1:24:12 So if you’re just like, oh, I should stop drinking because drinking is bad for me.
1:24:15 That’s like a relatively vague goal, right?
1:24:18 It’s not really about anything that matters specifically to you.
1:24:20 And it’s going to be hard to stick to that.
1:24:25 If instead you think, okay, I, you know, I’ve started to realize that when I drink every single night,
1:24:29 I don’t get the work done that I want to get done because I’m too tired and I fall asleep.
1:24:31 I don’t feel refreshed in the morning because I’m not sleeping very well.
1:24:35 I’m not getting up early to exercise and that’s something that really matters to me.
1:24:38 I’m not like as present with my family as I wanted to be.
1:24:42 Then it’s all these little micro goals that make it much easier to make a change.
1:24:44 So you may decide, you know, I’m not going to drink.
1:24:46 I’m only going to drink two days out of the week.
1:24:48 And when I do drink, I’m going to keep it to this amount.
1:24:51 But the reason why is not some vague recommendation from some doctor.
1:24:55 It’s because like you’re working really hard at work and it feels good to be productive after dinner.
1:24:58 And you’re training for a race and you want to get up in the morning and run.
1:25:02 And so you actually notice those little steps like, wow, it feels great.
1:25:03 I woke up this morning and I feel so refreshed.
1:25:06 Like you’re reinforcing your goal right there.
1:25:09 You’re not working towards some abstract thing that doesn’t really matter to you.
1:25:16 So you want to make these like really focused, personalized goals and really anchoring it on what is your why.
1:25:19 And your why may be very different than my why or someone else’s why.
1:25:22 So it may be, you know, sleep really matters to you.
1:25:25 Or, you know, you may have a different relationship with alcohol.
1:25:29 So the other kind of example I’d give is people are different, right?
1:25:30 We respond differently to things.
1:25:33 So some people can open a bag of like potato chips and eat two and walk away.
1:25:36 Some people like they open the bag, they’re going to eat all of the chips.
1:25:38 And so it’s just easier not to open the bag.
1:25:40 And alcohol is like that too.
1:25:45 Some people may find if they open a bottle of wine or they have alcohol in the house, they’re going to drink all of it.
1:25:49 And the idea of like trying to keep to these small amounts of alcohol is actually really hard.
1:25:54 And it’s simpler and easier to just avoid it completely or to only drink at a restaurant or something.
1:26:01 So you do have to understand like how your goals, your why, your purpose interacts with your response to whatever it is that you’re working on.
1:26:02 And that’s going to be different for everyone.
1:26:08 Are there any other things, any other habits that we should be thinking about when we’re trying to overcome an addiction?
1:26:15 So if we think about alcohol as being at like the bottom of the stream, is there anything else upstream that I should be thinking about?
1:26:17 So we talked about social connections and relationships.
1:26:19 So I need to be making sure that I’m surrounded by people.
1:26:27 I’m socializing because that’s going to be an insulator to like stress and loneliness, which is going to cause me discomfort, which is going to lead me to alcohol.
1:26:27 Yeah.
1:26:33 But are there any other things that I should be thinking about when I’m setting off to make a change in my life?
1:26:33 Yeah.
1:26:34 Yeah.
1:26:35 There’s a bunch.
1:26:43 I think first, any behavior change, whether it’s alcohol or other, if you’re feeling like depleted and tired and not your best self, it’s going to be harder to make a change.
1:26:55 So if you think about like any big decision you made to change your job, to start an exercise routine, to leave your partner, you probably didn’t choose like the day that you’re exhausted and feeling anxious and stressed and not your best self to make that change.
1:26:56 Like change is hard.
1:27:05 So you want to try to boost up other things in your life, eat well, you know, get enough rest, try to exercise, things that are going to help you feel healthy and your best self when you’re trying to make a change.
1:27:07 Is that linked to dopamine?
1:27:13 Yeah, because I mean, so our natural reward system, the thing that triggers it is exercise, food, sex, connection.
1:27:19 So, you know, trying to have healthy other ways of positive dopamine release.
1:27:25 And so I think for many people, alcohol or substances can feel like a way of doing something nice for ourselves.
1:27:29 Like I’m going to, this is going to help me reduce my stress after a bad day at work.
1:27:34 So the goal then is not that you just like white knuckle it all night and feel really stressed after work.
1:27:37 It’s that you figure out like, what are some other things that help me reduce stress after work?
1:27:39 Maybe it’s going to a yoga class with a friend.
1:27:42 Maybe it is, you know, spending time with my family.
1:27:46 Maybe it’s getting massage or meditating or watching a show I like.
1:27:49 So you want to, it’s not just you’re removing the thing that you’re trying to change.
1:27:52 You want to fill up the empty space with other things.
1:27:58 So what if I fill it up with like Haagen-Dazs ice cream and burgers?
1:28:00 Because that will cause a dopamine here.
1:28:08 So presumably if I just eat loads of sweets and candy, then that’s going to stop me from engaging in addictive behavior.
1:28:10 But we see that all the time.
1:28:12 So that’s like replacing things.
1:28:19 And, you know, I was reading an article, people probably heard of dry January, this idea of like not drinking for the month of January to rethink your relationship with alcohol.
1:28:24 I was reading an article that dry January has become high January because people are just smoking a ton of weed instead of drinking.
1:28:32 And so it’s very, I think you want to be cautious that you’re not just replacing the thing that you’re trying to change with something that’s also going to cause health problems.
1:28:36 Now, having dessert once in a while for this, you know, you’re not getting calories from alcohol.
1:28:43 And having a nice ice cream cone once a week is a way of sort of treating yourself that’s healthier and maybe more aligned with your goals.
1:28:44 That’s fine.
1:28:53 I think thinking about these things, actually thinking about alcohol the way we think about dessert, sunbathing, eating processed meats, all of these things have risk and benefit in our lives.
1:29:01 I think where we’ve gone so wrong with alcohol is this idea that it’s like a health promoting behavior, that you shouldn’t be drinking for your health.
1:29:02 It’s not going to make you healthier.
1:29:12 And also, much like many things we do that are not health promoting activities, there are ways of reducing the health harms of that activity so that it’s OK in small amounts in your life.
1:29:16 I think B2B marketers keep making this mistake.
1:29:18 They’re chasing volume instead of quality.
1:29:24 And when you try to be seen by more people instead of the right people, all you’re doing is making noise.
1:29:26 But that noise rarely shifts the needle.
1:29:27 And it’s often quite expensive.
1:29:32 And I know, as there was a time in my career where I kept making this mistake, that many of you will be making it too.
1:29:37 Eventually, I started posting ads on our show sponsor’s platform, LinkedIn.
1:29:39 And that’s when things started to change.
1:29:41 I put that change down to a few critical things.
1:29:49 One of them being that LinkedIn was then, and still is today, the platform where decision makers go to, not only to think and learn, but also to buy.
1:29:55 And when you market your business there, you’re putting it right in front of people who actually have the power to say yes.
1:29:58 And you can target them by job title, industry, and company size.
1:30:01 It’s simply a sharper way to spend your marketing budget.
1:30:04 And if you haven’t tried it, how about this?
1:30:08 Give LinkedIn ads a try, and I’m going to give you $100 ad credit to get you started.
1:30:13 If you visit linkedin.com slash diary, you can claim that right now.
1:30:15 That’s linkedin.com slash diary.
1:30:25 Just thinking about something we said earlier about how early childhood trauma causes the brain to change and then results in addictive behaviors.
1:30:39 If I went through an early childhood trauma and my brain has changed because of that, and then I get into, I become addicted to alcohol as a young man, and then I manage to find my way off the alcohol, my brain is still addicted, right?
1:30:43 My brain still has that addictive sort of predisposition.
1:30:47 So isn’t it the case that I’ll just end up being addicted to something else that gives me a dopamine hit?
1:30:52 So it turns out the brain is amazingly plastic, meaning it can change.
1:30:53 We see that over time.
1:30:57 So the first thing is even adverse childhood experiences are not a done deal.
1:30:58 So we talk a lot about ACEs.
1:31:09 We don’t talk a lot about P.C.E.s or P.C.E., positive childhood experiences, but actually you can reduce the risk that someone develops addiction by increasing the number of positive childhood experiences.
1:31:11 So take someone who’s experienced some terrible adversity.
1:31:16 Their parent has died or they have a parent who’s in prison or they have addiction in their family.
1:31:22 If that kid has one single adult figure that they believe cares about them, that reduces their risk of addiction.
1:31:28 So there are a lot of positive ways that we can actually change the trajectory, even in the midst of terrible trauma.
1:31:36 When you think about someone who’s had a substance use disorder, we actually have good data on this, that after five years of recovery, and often that is fits and starts.
1:31:43 So most people think of, like, this is one fell swoop that you, like, decide to stop drinking, and then success is that you never drink again.
1:31:46 For most people, what we find is that’s actually, like, a series of steps.
1:31:55 So I always like to think of progress, not perfection, and not have this kind of all-or-nothing mindset that for many people, they may early on have a month where they go without alcohol.
1:31:58 And then maybe next time it’s three months, and then maybe it’s a year.
1:32:03 And these recurrences happen, but ultimately they get to this place where they go into long-term recovery.
1:32:09 After five years of recovery, a person’s risk of subsequently developing addiction is no higher than the general public.
1:32:10 So your brain actually does change.
1:32:12 And we see this on functional imaging.
1:32:15 We see this in longitudinal studies that follow people over time.
1:32:21 So you actually can overwhelm those things and get to a place where you don’t have a higher risk than other people.
1:32:24 Because some people say, I’ve got an addictive personality.
1:32:24 Yeah.
1:32:28 They sort of self-label and self-identify as having an addictive personality.
1:32:31 Sometimes they even reference their brain as being easily addictive.
1:32:33 Is there truth in that?
1:32:35 Is it possible to have an addictive personality?
1:32:38 It’s not so much about personality, but we do respond differently to substances.
1:32:43 So, you know, take alcohol or opioids, anything.
1:32:45 People feel differently the first time they ever use it.
1:32:52 So often if you talk to someone who then develops addiction, they tell you that first time they used the substance, it was like this amazing feeling.
1:32:58 It felt like I’ve had people describe it as falling in love or, you know, a warm hug or like a relaxing bath.
1:33:00 These like incredible comforting experiences.
1:33:03 Other people, they get prescribed like an opioid for a tooth extraction.
1:33:07 They feel nauseous and kind of like not like themselves, and they don’t like the feeling.
1:33:13 So how we respond to substances is definitely based on our neurobiology and is different for different people.
1:33:20 So some people are both from a genetic reason and their own brain are just more wired to be at risk of addiction.
1:33:23 And that’s important to know about yourself because then you can make different choices.
1:33:29 You may decide, you know, never to keep alcohol in the house or not to drink because the risk is too great.
1:33:32 How much do you think about other things that are taking hold of society?
1:33:35 Some of the other things that are non-substance related.
1:33:41 So social media addictions and pornography addictions and what else are some of the big ones?
1:33:41 Food addictions.
1:33:43 Food, sex, gambling.
1:33:45 I think there are a lot of similarities.
1:33:49 It’s not my particular area of focus, but I think there are a lot of overlaps.
1:33:53 I mean, I think many of the things you just listed, you could talk about one, dopamine, obviously.
1:34:08 But two, this idea of needing to fill yourself with something else, either, you know, thinking about trauma, thinking about untreated mental illness, thinking about just kind of the deficit of connection and of meaning and reward and reaching to these external solutions.
1:34:22 Can you tell me about a time where you’ve worked with a patient who, through the process of working with them and understanding their trauma, you discovered something unexpected about the root cause of their addictive behavior?
1:34:30 Yeah, yeah, I can think of many patients, but one in particular who, you know, I had this, I knew that he’d experienced hard things in his life.
1:34:33 He’d been in prison, for example, which is a traumatizing experience.
1:34:35 He’d lost his parents, another thing.
1:34:50 I never truly understood the depth of his trauma and had, he had struggled his whole life with substance use disorder and using lots of things, mostly opioids, but also alcohol and cocaine and just had had a really, really hard time.
1:34:56 And after, I mean, years of knowing him, one day he broke down my office and shared that he’d actually been molested as a young kid.
1:35:05 And so sometimes there is that, like, that thing that people have never felt like they could share with anyone that really is at the root of so much of what they’ve been dealing with.
1:35:18 And like the person who whispered to you, I think the pain of keeping that inside, not only the trauma of experiencing that as a child, but then holding that secret and feeling like you somehow are damaged or, you know, that this thing inside you is there.
1:35:26 And not being able to heal it, talk about it, share it with people, I think, is just this, like, this well of pain that lives inside people.
1:35:26 Did he recover?
1:35:28 He actually passed away.
1:35:31 From substance abuse?
1:35:33 From substance use, yeah.
1:35:44 You must carry a lot of this stuff with you, because your line of work sounds like you’re dealing with bad news quite often, more so than the average person.
1:35:47 And the news you’re dealing with is a different type of news.
1:35:56 You’re dealing with somebody sort of reaching the end of their life through something that you also have said many times you believe is preventable in many cases.
1:36:00 How do you manage that?
1:36:03 Yeah, I mean, I think a couple things.
1:36:08 One, there are so many stories of hope that I think counterbalance that for me.
1:36:16 So I think, you know, the other stories in my mind are, you know, I carry with me and still care for and are in touch with people who are living these amazing, vibrant lives and recovery.
1:36:20 And, I mean, in the U.S. alone, there’s 24 million people living in recovery.
1:36:25 So there are these stories of people who have overcome just trauma, tragedy, hardship, and are doing awesome.
1:36:27 They’re parenting, they’re working.
1:36:29 You probably don’t even know they’re around you.
1:36:31 You know, they don’t tell people necessarily that they’re in recovery.
1:36:48 And getting to be sort of a part of that process with someone and watching, you know, there’s nothing in medicine where I can actually see as dramatic of a change as with addiction, where someone can be, you know, in a moment where they’re dealing with all of these health consequences and relationship challenges, and then they get better.
1:36:51 And it’s just like the most beautiful thing to be a part of.
1:36:55 And so I think the hope from that, the sort of positivity of it is what keeps me going every day.
1:37:00 Obviously, finding ways to care for myself through that and family and connection, exercise.
1:37:01 I run, I write.
1:37:04 You know, you have to keep yourself whole through it all, too.
1:37:10 But I think I get tremendous purpose and mostly, like, a lot of hope from working with people and seeing them recover.
1:37:13 What is the most important thing we didn’t talk about that we should have talked about?
1:37:15 I think one thing is language.
1:37:17 It’s like this subtle thing.
1:37:22 I sort of mentioned an example where you did it really well, where instead of saying someone failed treatment, you said the treatment failed them.
1:37:28 But a lot of the language that we use with addiction actually subtly and not so subtly worsens stigma.
1:37:34 And sometimes it sounds like I’m being politically correct or it’s like an issue of semantics, but there’s actually really good data on this.
1:37:38 So if you think about words we use for addiction, one is substance abuse, right?
1:37:40 So the term abuse, what does abuse refer to?
1:37:44 So it actually comes from an old English word that means, like, a willful act of misconduct.
1:37:48 And it’s a word that we use for child abuse, for sexual abuse, for domestic abuse.
1:37:55 Like, it’s only for these, like, terribly violent acts of commission that are very stigmatized because they’re, like, terrible things.
1:37:59 And yet we use it for this thing that we’re saying is a health condition, that you’re, like, a substance abuser or you have substance abuse.
1:38:10 And so there have actually been these elegant studies that took, like, PhD-level psychologists, really highly trained clinicians, and they described a person as either a substance abuser or as a person with a substance use disorder.
1:38:16 And the clinician was actually more likely to recommend a punitive intervention for the person described as a substance abuser.
1:38:16 What does that mean?
1:38:19 So in this case, they were given, like, an option.
1:38:24 You read this paragraph about, like, a fictional patient, and they don’t really know what the researchers are testing.
1:38:26 And they’re given a bunch of different options for intervention.
1:38:30 And one is this, like, send them to drug court or send them to jail.
1:38:33 One is, like, offer them, you know, outpatient effective treatment.
1:38:35 There’s a bunch of different choices.
1:38:40 When they hear someone described as a substance abuser, they’re actually more likely to recommend the, like, jail-based intervention.
1:38:46 So words actually, like, very – they influence how we think, even how we make clinical decisions.
1:38:47 They’ve also done this to the public.
1:38:53 So if you describe someone as a drug addict, the public has a more negative view of them than if you describe them as a person with addiction.
1:39:01 So there are these subtle ways – there’s been this shift in addiction to really using what we call person-first language, which has been true across medicine.
1:39:03 So, like, we used to use terrible words.
1:39:08 Like, we’d refer to someone as, like, the schizophrenic, you know, or really labeling them as their health condition.
1:39:13 And thankfully, there’s been a change from that to realize that people are people-first who have an illness or not defined by it.
1:39:17 So I would never say, like, I’m going to go see the lung cancer in room 204.
1:39:20 I’d say I’m going to see, you know, Mr. Smith who has lung cancer.
1:39:22 And so with addiction, too, like, people are more than that.
1:39:27 So to say, you know, person with addiction, person with alcohol use disorder rather than saying they’re an addict or an alcoholic.
1:39:32 And then even terms like clean and dirty, which are commonly used when we talk about addiction.
1:39:34 So, you know, take the word clean.
1:39:35 It sounds really positive.
1:39:36 Like, you’re saying, oh, you’re clean.
1:39:37 But, like, what are you really saying?
1:39:41 So you’re saying, like, if you’re clean now, when you were actively struggling, what were you?
1:39:42 You were dirty.
1:39:49 And so I always remember an example, a friend of mine who’s in recovery was interviewing for jobs in the recovery space.
1:39:53 And so people on the interview trail would say to him, like, how long have you been clean for?
1:39:55 And he would say, well, I’ve been bathing since I was a newborn.
1:39:57 So I’ve been clean my whole life.
1:39:59 And I’ve been in recovery for five years or whatever.
1:40:05 So I think these little things actually matter that we should use terminology that we’d use for another health condition.
1:40:15 If we’re labeling, you know, people with active addiction as dirty or, you know, people with addiction as the same as child abusers with that sort of language, we’re really sort of subtly increasing stigma.
1:40:20 So that’s a small thing that we can all do is just try to use language that’s a bit more humanizing.
1:40:25 It’s so interesting because I was aware of this, but I still found myself accidentally using the word abuse.
1:40:25 Yeah.
1:40:27 And I’d stumble into it.
1:40:28 I go, fuck it, I’ll see you mentioned.
1:40:31 I tried to avoid the use of the word addict.
1:40:37 Yeah, it’s hard to change, but, you know, like everything, you just want to be humble, curious, and keep trying.
1:40:39 I mean, there’s lots of language that we’ve changed.
1:40:49 Like, think about so many terms we use for, you know, for, you know, people who are born with different abilities or for people of different races or other identities that we’re really stigmatizing.
1:40:53 And we’ve, like, learned to use different language, even if it feels a little awkward when you’re first learning it.
1:40:58 I think understanding the science and the data behind the impact it has to use certain language, I think, is really useful.
1:40:59 Yeah.
1:41:04 Because that’s helped me to understand, just because now I understand the first principles of it, I need to make sure I describe people as a person first.
1:41:04 Yeah.
1:41:09 So a person with addiction is much better than calling someone an addict.
1:41:10 Yeah, exactly.
1:41:13 And one thing people ask me, we’ll say, well, what if someone refers to themselves that way?
1:41:15 Because people may do that.
1:41:17 And that’s fine.
1:41:19 People can use whatever language they want for themselves.
1:41:26 But I think as a healthcare professional, for sure, or someone who’s trying to help combat stigma, like, we can choose to use different language.
1:41:31 And I’ve actually had patients sort of ask me, like, well, why do you use that terminology when they use a different language?
1:41:35 And it actually can be sort of empowering to be like, oh, yeah, I’m actually a person in recovery.
1:41:37 I’m a person with addiction.
1:41:47 Something I’ve been really curious about just in my life generally, because in conversation, I’ll often, I said something yesterday when we were at dinner with the team here.
1:42:00 I said, I can’t remember the exact phrase, but it was words to the effect of, I’m not good at that, or I’m not that type of person, or I’m not organized.
1:42:04 And I stopped myself, and the team will remember, and I go, actually, I shouldn’t say that.
1:42:08 I should say, right now, what sort of…
1:42:13 You’re, like, defining yourself as incapable of doing something instead of being like, I’m working on organization right now.
1:42:29 Yeah, I think it’s so important, and we don’t think about it, how casually we create an identity for ourself that is, like, fundamentally limiting, or puts us in a box, or frames us as having a deficit, or captures our whole identity in some kind of deficiency we have, often in the case of the habits I’m referring to.
1:42:34 Does a similar thing take effect when we’re talking about calling someone an addict?
1:42:38 Yeah, you’re sort of labeling them as that it’s the only thing that they are, and that they will be that forever.
1:42:43 And, you know, a friend of mine is a journalist who is in recovery and writes a lot about addiction.
1:42:57 Maya Solovitz wrote this great New York Times piece that addiction doesn’t always last a lifetime, because I think there’s this idea in our head that, like, you know, people with addiction will always have addiction, and it’s this, like, incurable thing, and that actually people have lots of different journeys.
1:43:02 And for some people, you know, that becomes something they deal with, and then they move on in their lives.
1:43:13 For other people, it’s something that they actively manage, but this idea that you sort of boil things down to, like, the only thing I am in this world as a person with addiction, you really limit everything else about yourself.
1:43:19 We have a closing tradition on this podcast where the last guest leaves a question for the next, not knowing who they’re going to be leaving it for.
1:43:33 So, and the question that’s been left for you is, if you could redo or revise one thing that you have successfully accomplished, what would that be and why?
1:43:46 I guess I would say, and I could think of lots of successful accomplishments I’d apply this to, but I’ll take the example of medical training, which is a successful accomplishment.
1:43:53 I think I would be more present that we are always, like, rushing to the accomplishment, to the finish line, to sort of getting to the next goal.
1:43:59 And I think back and wish I had realized what an amazing journey it was in that moment.
1:44:11 And, I mean, even things with medical training that I was never going to be a heart surgeon, but to stand in an operating room and look inside someone’s chest and watch a beating heart is an experience that I’ll never get again.
1:44:18 And I think in this journey to always achieve and move forward and get to the next exam and the next thing, we sometimes miss, like, the miracle that’s right in front of us.
1:44:21 And so I think I would have been even more present.
1:44:24 That applies to all of us.
1:44:26 I felt like I was being called out.
1:44:31 True for parenting, true for everything.
1:44:33 Thank you so much.
1:44:40 I’m so grateful for the work that you’re doing because there’s so much conflicting information, especially as it relates to alcohol.
1:44:46 There’s been so much information over the last five, ten years about the impact alcohol has on us.
1:44:53 And I’ve sat here and had conversations with people who are pretty convinced that even, you know, moderate levels of alcohol are good for us.
1:44:57 And having read your work, I’m now clear on what the truth there is.
1:44:59 Thank you for doing what you do.
1:45:00 It’s incredibly important.
1:45:17 And I actually think it’s going to become increasingly important, unfortunately, because the way that the world is heading, the loneliness epidemic that we’re experiencing and the access we now have to digital devices and to low cost consumption of addictive substances is terrifying for me.
1:45:21 I know you’ve got a book on the way, which I’m extremely excited about, which is due in autumn.
1:45:21 Next autumn?
1:45:22 Spring of 27.
1:45:23 So we have some time.
1:45:24 Okay.
1:45:25 And what’s that book about?
1:45:26 Can you give me a clue?
1:45:27 I’m going to guess.
1:45:43 It is going to be about changing the narrative around addiction and about really reframing how people think about it, to see it as a treatable, good prognosis illness, and using some of the stories of people I’ve had the privilege of knowing to hopefully help people see things in a different way.
1:45:46 Where do people find you if they want to reach out or learn more?
1:45:47 Yes.
1:45:50 They can find me on LinkedIn, on Instagram.
1:45:51 They can email me.
1:45:52 Yeah.
1:45:55 Happy to connect and would love to come back after the book is out, too.
1:45:56 I look forward to that.
1:45:57 I’d love to.
1:46:00 So your Instagram, your LinkedIn, I’ll put those details below.
1:46:11 I’m sure you’ll probably get a lot of messages because these issues in particular are incredibly potent issues in people’s lives and very emotional issues as well.
1:46:15 So thank you for, on behalf of all my audience, thank you for your generosity today, but also thank you for your wisdom.
1:46:16 Really, really appreciate it.
1:46:18 And I would love to speak to you again soon when the book is out.
1:46:19 Thank you.
1:46:20 Thank you for having me.
1:46:35 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple and our audio channels, the majority of people that watch this podcast haven’t yet hit the follow button or the subscribe button wherever you’re listening to this.
1:46:37 I would like to make a deal with you.
1:46:44 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button, I will work tirelessly from now until forever to make the show better and better and better and better.
1:46:47 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
1:46:54 The show gets bigger, which means we can expand the production, bring in all the guests you want to see and continue to doing this thing we love.
1:46:58 If you could do me that small favor and hit the follow button, wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
1:47:00 That is the only favor I will ever ask you.
1:47:01 Thank you so much for your time.
1:47:26 I’ll see you next time.
Vậy nếu tôi uống một ly rượu vang mỗi ngày…
Bạn sẽ nằm trong cái mà chúng tôi gọi là rủi ro vừa phải, điều này liên quan đến hầu như mọi loại ung thư.
Giả sử tôi uống…
Nếu bạn uống hai ly rượu đó, chúng ta đang nói đến việc tăng khoảng 40%.
Nhưng ngay cả khi uống lượng đó, nguy cơ mắc ung thư vú của bạn cũng sẽ tăng khoảng 5%.
Lượng này?
Ừm-hm.
Điều này, với nhiều người, là rất bình thường.
Nên có rất nhiều thông tin sai lệch về việc bạn nên uống bao nhiêu, điều mà tôi nghĩ là mọi người không biết.
Nhưng tôi có thể hướng dẫn bạn mọi thứ, vì vậy…
Bác sĩ Sarah Wakeman là giáo sư tại Harvard và là chuyên gia về nghiện thuốc.
Dẫn đầu cuộc chiến chống lại một trong những cuộc khủng hoảng sức khỏe cộng đồng lớn nhất của thời đại chúng ta.
Nghiện.
Mang lại sự thật, sự đồng cảm và những sự thật mà chúng tôi đã phải nỗ lực để có được.
Một trên ba người có thể gặp vấn đề với rượu vào một thời điểm nào đó trong cuộc sống.
Và trên toàn cầu, 2,6 triệu người mỗi năm chết vì các nguyên nhân liên quan đến rượu, vì hầu như mọi cơ quan trong cơ thể đều bị ảnh hưởng bởi nó.
Bạn có thể thấy ở đây, đây là một người 43 tuổi mà não của họ trông giống như não của một người 90 tuổi bị mất trí nhớ do tổn thương não theo thời gian từ việc sử dụng rượu.
Nhưng điều gì khiến mọi người sử dụng chất kích thích?
Có lẽ đó là câu hỏi quan trọng nhất.
Nếu chúng ta xem xét các nghiên cứu, một trong số đó khoảng 40% đến 60% là di truyền.
Và nửa còn lại của phương trình là chấn thương.
Và khi bạn nghe ai đó nói rằng rượu giúp họ giảm đau, bất kể đó là đau về mặt cảm xúc hay thể chất, đó là một điều rất thực tế.
Điều đó là vì hệ thống giảm đau tự nhiên của bạn được kích hoạt khi uống rượu.
Nó là một loại thuốc giảm lo âu và giảm đau, tất cả trong một.
Vì vậy, khi bạn nghĩ về cách chúng tôi điều trị nghiện, chúng tôi đã sai ở đâu?
Vấn đề lớn nhất là mọi người chưa được cung cấp bằng chứng và công cụ để hiểu về nghiện.
Nhưng cũng có nhiều cơ sở cai nghiện không cung cấp những thứ mà chúng tôi biết là thực sự hiệu quả.
Và mọi người cần gì?
Đó là câu hỏi tuyệt vời.
Một trong những công cụ hiệu quả nhất mà chúng tôi dạy mọi người là một cái gì đó gọi là…
Và họ đã phát hiện ra rằng mọi người uống ít hơn nhiều sau khi làm điều đó.
Wow.
Tôi thấy thật thú vị khi nhìn vào số liệu thống kê phía sau của Spotify và Apple và các kênh âm thanh của chúng tôi,
hầu hết mọi người xem podcast này vẫn chưa nhấn nút theo dõi hoặc nút đăng ký, bất kể bạn đang nghe điều này ở đâu.
Tôi muốn đề nghị một thỏa thuận với bạn.
Nếu bạn có thể làm cho tôi một ân huệ lớn và nhấn nút đăng ký đó, tôi sẽ làm việc không mệt mỏi từ giờ cho đến mãi mãi để làm cho chương trình tốt hơn và tốt hơn và tốt hơn nữa.
Tôi không thể nói với bạn rằng việc bạn nhấn nút đăng ký đó giúp ích nhiều như thế nào.
Chương trình ngày càng lớn, điều này có nghĩa là chúng tôi có thể mở rộng sản xuất, mời tất cả những vị khách bạn muốn gặp và tiếp tục làm những điều mà chúng tôi yêu thích.
Nếu bạn có thể làm cho tôi một ân huệ nhỏ đó và nhấn nút theo dõi, bất kể bạn đang nghe điều này ở đâu, điều đó sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với tôi.
Đó là ân huệ duy nhất mà tôi sẽ từng yêu cầu bạn.
Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn.
Bác sĩ Sarah Wakeman, với tất cả công việc mà bạn đang làm, mục tiêu của bạn là gì?
Mục tiêu của tôi thực sự là thay đổi cách mọi người suy nghĩ về và hiểu các vấn đề liên quan đến rượu và thuốc, và cũng để cung cấp cho mọi người bằng chứng và sự thật, cả để hiểu về nghiện, đó là những vấn đề liên quan đến việc sử dụng rượu và thuốc, nhưng cũng để hiểu về khoa học xung quanh, chẳng hạn như nên uống bao nhiêu?
Uống có tốt cho sức khỏe không? Hay là không tốt cho sức khỏe?
Có rất nhiều thông tin sai lệch ngoài kia, và tôi muốn cung cấp cho mọi người các công cụ để đưa ra quyết định đúng đắn cho họ trong cuộc sống của họ.
Và bạn là ai và kinh nghiệm cũng như trình độ học vấn của bạn ra sao?
Tôi là bác sĩ y học theo đào tạo, vì vậy tôi vẫn làm một số công việc y tế tổng quát, như trong bệnh viện, chăm sóc bệnh viêm phổi và suy tim, và trong môi trường ngoại trú, chăm sóc bệnh tiểu đường và trầm cảm của mọi người.
Nhưng tôi chuyên đào tạo về y học nghiện, vì vậy tôi được chứng nhận về y học nghiện, và đó là công việc cả cuộc đời tôi.
Tôi làm việc tại một trung tâm y tế học thuật lớn ở Boston, Massachusetts, nơi mà tôi sẽ nói rằng trọng tâm nghề nghiệp của tôi là suy nghĩ về cách chúng ta đưa chăm sóc nghiện trở lại vào hệ thống y tế để không trở thành một hệ thống tách biệt và bất bình đẳng, và thường rất kém hiệu quả, nhưng thực sự chỉ là một phần của dịch vụ chăm sóc sức khỏe mà mọi người nhận được.
Và sau đó tôi đào tạo mọi người, vì vậy tôi là giám đốc chương trình đào tạo chuyên khoa của chúng tôi, vì vậy tôi đào tạo các bác sĩ muốn trở thành chuyên gia trong y học nghiện.
Khi bạn nghĩ về cách chúng tôi điều trị nghiện trong thế giới hiện đại, có những điều gì bạn không hài lòng?
Chúng tôi đã sai ở đâu?
Ôi, chúng ta có bao nhiêu thời gian?
Tôi cảm thấy trong năm qua.
Chúng ta bắt đầu từ đâu?
Ý tôi là, tôi nghĩ vấn đề lớn nhất là chúng ta đã được dạy và cảm nhận trong ý tưởng rằng nghiện là một vấn đề về hành vi xấu, rằng đó là một vấn đề về đạo đức, rằng mọi người thực sự cần phải kiểm soát bản thân và tự đứng lên từ khó khăn, và rằng đây giống như một vấn đề pháp lý hình sự, rằng đây là một vấn đề về sức mạnh ý chí.
Vì vậy, nếu bạn tin vào những điều đó, thì tại sao bạn nghĩ rằng ai đó nên nhận được sự chăm sóc y tế?
Hoặc tại sao bạn lại đối xử với họ bằng lòng thương cảm và sự tử tế nếu bạn cho rằng họ đang làm một việc sai trái?
Cách thực sự thay đổi cách chúng ta suy nghĩ về nghiện dựa trên tất cả dữ liệu khoa học mà chúng tôi có và những gì điều trị hiệu quả trông như thế nào, điều này thường rất khác so với những gì mọi người có thể đã trải nghiệm nếu họ cố gắng tiếp cận chăm sóc cho bản thân hoặc một người thân yêu.
Và nghiện là gì?
Điều gì nằm trong định nghĩa của nghiện?
Bạn biết đấy, vì tôi sử dụng iPad của mình rất nhiều.
Tôi sử dụng điện thoại của mình rất nhiều.
Điều đó có phải là nghiện không?
Vâng, đó là một câu hỏi hay vì chúng ta thường sử dụng thuật ngữ đó một cách thông tục.
Bạn biết đấy, tôi bị nghiện Netflix hay bất cứ điều gì.
Vì vậy, nghiện thực sự được định nghĩa là việc sử dụng bất chấp hậu quả.
Tiếp tục làm một điều gì đó trong cuộc sống của bạn mặc dù có những điều xấu xảy ra với bạn vì điều đó. Vì vậy, chúng ta nói về nghiện, chúng ta nói về bốn C như là một cách để ghi nhớ nó. Một C là mất kiểm soát, có nghĩa là bạn đã cố gắng thay đổi nhưng không thể. Bạn đã cố gắng giảm bớt hoặc đã cố gắng dừng lại nhưng không thể. Còn lại là việc sử dụng cưỡng chế. Việc sử dụng của bạn như tăng vọt ra khỏi kiểm soát, bạn đang sử dụng theo cách mà không thực sự kết nối với suy nghĩ hợp lý của mình. Cái tiếp theo là hậu quả. Vì vậy, tiếp tục sử dụng mặc dù có những hậu quả tiêu cực trong cuộc sống của bạn, công việc của bạn, các mối quan hệ của bạn, sức khỏe của bạn. Và C cuối cùng là cơn thèm thuốc, đây là sự thôi thúc tâm lý mạnh mẽ muốn sử dụng. Như bạn không thể gạt ý định uống một ly ra khỏi đầu. Và vì vậy, thực sự có bốn C mà chúng ta nghĩ đến. Sau đó, chúng ta định nghĩa dựa trên số lượng tiêu chuẩn mà mọi người đáp ứng trong danh sách 11 tiêu chí khác nhau này. Và dựa trên điều đó, mọi người có thể gặp rối loạn sử dụng nhẹ, trung bình hoặc nặng. Và vì vậy, trung bình, nặng thực sự là những gì chúng tôi coi là nghiện. Nhưng đó là việc sử dụng mặc dù có những điều xấu xảy ra với bạn. Và những điều nào có khả năng gây nghiện? Có rất nhiều thứ. Ý tôi là, tôi chủ yếu tập trung vào rượu và ma túy. Vì vậy, rượu, rõ ràng, có lẽ là phổ biến nhất. Tôi nghĩ chúng ta sẽ nói về điều đó nhiều hôm nay, điều mà tôi rất hào hứng. Và chắc chắn khi chúng ta nhìn trên toàn cầu, có 400 triệu người có rối loạn sử dụng rượu, có nghĩa là nghiện rượu. Đó là rất nhiều người. Còn ma túy thì sao? Có thể là opioid như heroin hoặc thuốc giảm đau hoặc fentanyl. Nó có thể là cocaine hoặc các chất kích thích như methamphetamine hoặc các chất kích thích theo toa, thuốc an thần mà mọi người có thể dùng cho lo âu như benzodiazepines, cần sa. Và vì vậy có một loạt các chất có thể gây nghiện. Và mức độ gây nghiện của một chất liên quan đến cách mà dopamine được giải phóng trong não. Tôi biết bạn đã có một tập phim tuyệt vời với Tiến sĩ Lemke về dopamine. Vì vậy, bạn đã nói về điều đó một chút. Và có các chỉ số gây nghiện khác nhau của các chất khác nhau. Vì vậy, cần sa ít gây nghiện hơn methamphetamine, chẳng hạn. Nhưng tất cả những chất đó đều có thể gây nghiện cho mọi người. Ngay cả hơn thế, đôi khi tôi tự hỏi trong cuộc sống của mình nếu tôi nghiện những thứ khác như, ý tôi là, tôi uống cà phê mỗi ngày. Chắc chắn tôi có cơn thèm để uống nó ngay bây giờ. Vâng. Vậy có một vài yếu tố quan trọng ở đó. Việc uống cà phê của bạn có gây hại cho cuộc sống của bạn theo cách nào không? Không. Tôi nghĩ nó hữu ích. Nó có thể đang giúp bạn, đúng không? Được rồi, vậy nó không phải. Vâng, vậy nó không phải là nghiện. Vì vậy, có sự khác biệt giữa sự phụ thuộc sinh lý, có nghĩa là nếu bạn không uống tách cà phê của mình, bạn sẽ bị đau đầu. Và nghiện, có nghĩa là bạn đang dành cả ngày và toàn bộ tiền bạc của mình để mua thêm nhiều cà phê. Chúng tôi không thực sự thấy điều này. Nhưng việc mua thêm nhiều cà phê mặc dù, bạn biết đấy, bạn gái của bạn cứ nhắc nhở bạn về điều đó và bạn muộn làm vì bạn đang mua cà phê. Chúng tôi không thực sự thấy điều đó nhiều với cà phê. Nhưng điều đó sẽ là một dạng nghiện. Và vấn đề lớn như thế nào? Nếu bạn định hình, như, tại sao chúng ta nên quan tâm? Tại sao người nghe điều này nên quan tâm? Bởi vì tôi tưởng tượng rằng nhiều người ở đây không có một nghiện nào phù hợp vào loại có hậu quả nặng nề cho cuộc sống của họ. Tôi cũng tưởng tượng rằng một số người có thể nghĩ rằng nghiện là điều gì đó xảy ra với những người khác. Vâng. Vậy bạn có thể định hình tình huống cho tôi và giải thích cho tôi tại sao tất cả chúng ta nên quan tâm về điều này và tôi đoán là quy mô ảnh hưởng mà nó gây ra? Vâng, tôi bảo đảm với bạn rằng rất nhiều người nghe đã bị ảnh hưởng bởi nghiện, dù là cá nhân hay trong cuộc sống của họ. Vì sự kỳ thị, chúng ta thường không nói về điều đó. Nhưng quy mô thì rất lớn. Vì vậy, trên toàn cầu, 2,6 triệu người mỗi năm chết vì các nguyên nhân liên quan đến rượu. Vì vậy, có 7.000 người hôm nay sẽ chết vì cái chết liên quan đến rượu. Một 600.000 người khác chết vì cái chết liên quan đến ma túy hàng năm. Vì vậy, đó là khoảng 1.600 cái chết hôm nay do nguyên nhân liên quan đến ma túy. Và sau đó khi chúng ta nhìn vào các tiêu chí đáp ứng cho rối loạn sử dụng chất hoặc nghiện, có khoảng 400 triệu người trên toàn cầu cho rượu và 80 triệu người cho ma túy. Vì vậy, nó cực kỳ phổ biến. Nếu bạn nghĩ về rượu, một số nghiên cứu ước lượng rằng tỷ lệ mắc phải trong suốt cuộc đời, có nghĩa là trong suốt cuộc đời bạn, khả năng bạn phát triển nghiện rượu ở một thời điểm nào đó, dao động giữa 15% và 30% trong một số nghiên cứu. Vì vậy, một trong ba người có thể gặp vấn đề với rượu tại một thời điểm nào đó trong cuộc đời của họ. Vì vậy, điều này ảnh hưởng đến tất cả chúng ta. Chúng ta chỉ không nói về nó vì sự kỳ thị và vì những hình ảnh tâm lý về việc khác biệt hóa rằng, bạn biết đấy, chỉ có những người đó đang tiêm heroin mới có nghiện hoặc người đó, bạn biết đấy, có triệu chứng run rẩy mỗi sáng và uống ngay khi họ thức dậy mới có vấn đề với rượu. Cuộc sống xã hội của chúng ta đang đi theo hướng nào? Chúng ta có đang trở nên tốt hơn hay đang ngày càng nghiện hơn? Vâng, câu hỏi tuyệt vời. Đại dịch đã không có lợi cho nghiện. Vì vậy, chúng ta đã thấy tỷ lệ sử dụng rượu và ma túy và cái chết liên quan đến chúng tăng đáng kể sau khi bắt đầu đại dịch COVID. Điều đó đã bắt đầu ổn định. Vì vậy, đối với cái chết liên quan đến sử dụng ma túy, chúng ta hiện đã trở lại mức trước đại dịch, nhưng đã có một sự gia tăng rất đáng kể trong thời gian đại dịch. Và điều đó thực sự không có gì ngạc nhiên khi chúng ta nghĩ về những điều gì đã khiến mọi người sử dụng rượu hoặc ma túy một cách có vấn đề. Tôi đã nhìn vào một số biểu đồ về tuổi thọ và biểu đồ này mà tôi thấy khá sốc. Tôi sẽ đưa nó lên màn hình. Nhưng nó cho thấy rằng rõ ràng, bạn biết đấy, chúng ta sẽ mong đợi rằng sẽ có một sự giảm sút về tuổi thọ trong thời gian đại dịch.
Nhưng ngay cả khi so sánh với các quốc gia khác, sự khác biệt cũng không đáng kể. Vậy tôi tự hỏi, theo bạn, tại sao lại có sự sụt giảm rõ rệt về tuổi thọ trong thời kỳ đại dịch? Vâng. Rõ ràng, COVID là một trong những nguyên nhân. Một trong những nguyên nhân chính khác là tỷ lệ tử vong liên quan đến chất kích thích. Thực tế, ngay sau khi đại dịch bắt đầu, vào khoảng tháng 3 và tháng 4 năm 2020, chúng tôi đã thấy tỷ lệ tử vong liên quan đến rượu gia tăng 23%. Và chúng tôi đã thấy tỷ lệ tử vong do quá liều ma túy cao nhất từ trước đến nay. Điều này thực sự đã ảnh hưởng đến tuổi thọ của Mỹ cho đến năm nay. Đây là năm đầu tiên chúng ta thấy sự thay đổi đó. Cốt lõi của những gì thực sự đang diễn ra ở đây là, bạn biết đấy, nghiện là hệ quả từ một điều gì khác. Vậy thực sự có điều gì đang xảy ra? Vâng, đó là một câu hỏi rất hay. Như vậy, điều gì khiến mọi người sử dụng chất kích thích? Thực sự có thể đó là câu hỏi quan trọng nhất, ngay cả trong công việc của tôi. Bạn biết đấy, nếu bạn không hiểu về việc sử dụng chất kích thích của một người và nó liên quan đến điều gì, thì bạn sẽ chữa trị nó bằng cách nào hay giúp họ giải quyết nó ra sao? Vì vậy, chấn thương có lẽ là động lực lớn nhất. Bạn biết đấy, bạn thường nghe rằng cần sa được coi là chất gây nghiện đầu tiên. Tôi sẽ nói rằng chấn thương chính là chất gây nghiện đầu tiên. Nếu chúng ta nhìn vào rất nhiều nghiên cứu, có hai điều khác nhau gây ra nguy cơ nghiện của một người. Một là di truyền. Khoảng 40% đến 60% là di truyền, tương tự như nguy cơ mắc bệnh tiểu đường. Điều đó rõ ràng không phải là một điều đã xong. Có những người có nguy cơ di truyền mạnh nhưng không bao giờ phát triển nghiện, và những người không có mà vẫn mắc phải. Nửa còn lại của phương trình dựa trên loại hình trải nghiệm và kinh nghiệm mà bạn phải trải qua. Và một trong những động lực số một chính là những trải nghiệm khó khăn trong thời thơ ấu. Có một nghiên cứu nổi tiếng gọi là nghiên cứu ACEs, viết tắt của trải nghiệm khó khăn thời thơ ấu, và nó đã được nhân rộng. Có một nghiên cứu gần đây được thực hiện ở châu Âu cũng xem xét số lượng trải nghiệm khó khăn thời thơ ấu mà bạn có, và có mối liên hệ tỷ lệ thuận với nguy cơ mắc rối loạn sử dụng chất kích thích của bạn. Nếu bạn nghĩ về những gì xảy ra trong não bộ khi sử dụng chất kích thích, bạn biết đấy, khi chúng ta sử dụng rượu hoặc ma túy, rất nhiều hormone mang lại cảm giác tốt được tiết ra, đúng không? Dopamine, hệ thống opioid nội sinh của bạn, mà thực sự là thuốc giảm đau tự nhiên của bạn. Và nếu bạn lấy một người đã trải qua chấn thương, thì việc tìm thấy sự nhẹ nhõm trong việc sử dụng chất kích thích là rất lớn. Và chúng ta đã thấy điều đó trong thời kỳ đại dịch, như những gì đã xảy ra trong đại dịch. Mọi người đều bị sợ hãi. Họ buồn chán. Họ cảm thấy cô đơn. Họ bị mắc kẹt ở nhà. Họ không có thói quen hàng ngày như bình thường. Một số người đang mất đi những người họ yêu thương. Vì vậy, chúng ta đã thấy tất cả sự gia tăng việc sử dụng chất kích thích, và điều này thực sự nổi bật nhất ở những người làm việc ở tuyến đầu. Điều đó có thể là một nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe. Nó cũng có thể là một người làm việc trong cửa hàng tạp hóa hoặc cửa hàng tiện lợi, những người phải làm việc trong những thời điểm đáng sợ nhất của đại dịch, và cũng là những người chăm sóc người khác. Vì vậy, đó là hai nhóm có sự gia tăng lớn nhất trong việc sử dụng chất kích thích trong thời kỳ đại dịch. Vậy điều gì đang xảy ra trong não bộ? Bạn đã đề cập đến một chút ở đó. Bạn đã đề cập rằng dopamine khiến bạn cảm thấy tốt. Vì vậy, bạn biết đấy, một cách rất ngây thơ, tôi sẽ giả định rằng nếu bạn cảm thấy không tốt, dopamine sẽ khiến bạn cảm thấy tốt hơn. Bạn muốn có nhiều dopamine hơn. Nhưng có phải nó phức tạp và tinh vi hơn thế không? Vâng, thật vậy, rượu là một trong những thứ phức tạp vì rượu có nhiều ảnh hưởng khác nhau đến não bộ. Vì vậy, bất kỳ loại thuốc hoặc chất nào có thể gây nghiện đều sẽ giải phóng dopamine. Đó là động lực chính của nhiều thứ mà chúng ta thấy có giá trị, bất kể đó là tình dục hay thực phẩm hay rượu hay ma túy. Nhưng rượu cũng vậy, nó liên kết với một phần của não bộ của chúng ta, một hệ thống gọi là GABA, mà là hệ thống chống lo âu của chúng ta. Đó cũng là hệ thống mà các loại thuốc chống lo âu như bạn có thể đã nghe đến như Ativan hoặc lorazepam hoặc Xanax, các loại thuốc này về cơ bản là thuốc an thần và thuốc chống lo âu. Rượu hoạt động trên phần đó của não bộ. Và nó thực sự kích thích việc giải phóng các opioid nội sinh trong não của bạn, giống như những loại thuốc giảm đau tự nhiên của não bạn. Vì vậy, đó thực sự là lý do tại sao một trong những loại thuốc hiệu quả trong việc giúp mọi người ngừng uống rượu thực sự chỉ chặn phản ứng opioid trong não, điều này có thể không hợp lý khi bạn lần đầu nghe về nó. Cho đến khi bạn hiểu các cơ chế thần kinh này, rằng thực sự hệ thống giảm đau tự nhiên của bạn được kích hoạt khi uống rượu. Vì vậy, khi bạn nghe ai đó nói rằng rượu mang lại cho họ cảm giác giảm đau, dù đó là tinh thần hay thể chất, đó là một điều rất thực. Đó là một hệ thống mạnh mẽ trong não bộ của chúng ta được kích hoạt khi bạn uống rượu. À, được rồi. Vậy nếu tôi đang trải qua một thời gian căng thẳng tại nơi làm việc và công việc khiến tôi lo âu và bị tê liệt, thì tôi có khả năng cao hơn để muốn có một buổi tiệc tùng vào cuối tuần vì đó thực sự là một loại thuốc giảm đau. Hoàn toàn đúng. Nó là một loại thuốc giảm lo âu và giảm đau, gần như là tất cả trong một. Và tôi nghĩ thường thì đây là một phần trong lĩnh vực mà tôi nghĩ rằng việc nâng cao nhận thức và giáo dục về rượu là rất quan trọng vì chúng ta thấy rằng đó là một cách để tự điều trị bản thân phải không? Và thật dễ dàng để điều đó trở nên mất kiểm soát. Và tôi nghĩ đặc biệt nếu trong đầu bạn nghĩ, miễn là tôi không uống rượu vào buổi sáng hoặc không nghỉ làm vì uống rượu hoặc, bạn biết đấy, không gặp vấn đề trong các mối quan hệ của mình, thì tôi ổn. Nhưng thực tế có rất nhiều vấn đề sức khỏe và thậm chí cả vấn đề cuộc sống liên quan đến rượu mà mọi người có thể đưa ra những quyết định khác cho chính mình nếu họ có nhận thức đó sớm hơn. Bạn biết đấy, tôi đã nghĩ đến một người bạn của tôi, người khá nổi tiếng, đã qua đời vì những vấn đề liên quan đến nghiện. Anh ấy đã chịu rất nhiều áp lực khi còn khá trẻ. Anh ấy không nhất thiết là một đứa trẻ nhỏ khi bị đặt nhiều áp lực, nhưng anh ấy còn trẻ.
Và tôi đang tự hỏi, như bạn đã nói, những trải nghiệm thời thơ ấu, độ tuổi đó là bao nhiêu. Có phải có một độ tuổi nhất định mà những trải nghiệm đó, bạn biết đấy, nếu bạn trải qua một mức độ chấn thương nhất định ở một độ tuổi nhất định, thì sẽ khó khăn hơn để hồi phục và bạn có khả năng cao hơn bị nghiện không? Vâng, đó là một câu hỏi tuyệt vời. Chấn thương ở bất kỳ thời điểm nào cũng có thể đặt bạn vào rủi ro bị nghiện. Càng xảy ra sớm thì tác động của nó càng kéo dài. Khi chúng ta nghĩ về não bộ, bạn biết đấy, não của bạn thực sự không phát triển hoàn toàn cho đến đầu hoặc giữa những năm 20 tuổi. Vì vậy, cả về mặt chấn thương và cả về việc tiếp xúc sớm với chất kích thích, bạn có nguy cơ cao hơn khi bạn còn trẻ. Nhưng điều đó không có nghĩa là chấn thương ở giai đoạn sau trong cuộc đời không đặt bạn vào rủi ro phát triển tình trạng nghiện các chất cũng vậy. Tôi đã thấy mọi người mà, bạn biết đấy, chấn thương đầu tiên của họ xảy ra khi họ ở độ tuổi 20, 30 hoặc 40 và họ vẫn có thể phát triển rối loạn sử dụng chất. Chỉ là rủi ro càng lớn hơn khi bạn trải qua những khó khăn đó khi còn là một đứa trẻ. Và điều thú vị là, bạn biết đấy, chấn thương không chỉ đơn thuần là trải nghiệm. Nó thường là việc bị bỏ lại một mình để vật lộn với trải nghiệm đó. Và vậy nên điều gì đó gây chấn thương cho một người thì có thể không gây chấn thương cho người khác. Lấy ví dụ về đại dịch. Tôi đã trò chuyện với những người mà, như, việc bị mắc kẹt ở nhà một mình và cảm thấy chán ngắt đã gây ra chấn thương sâu sắc. Những người khác thì không sao cả. Họ, như, ở trong phòng khách của mình, bạn biết đấy, làm bất cứ việc gì và tìm cách kết nối và sống cuộc sống của họ và ổn thôi. Đó là một trải nghiệm giống nhau, nhưng được trải nghiệm rất khác nhau bởi những người khác nhau. Vì vậy, nó ít hơn về trải nghiệm thực tế và nhiều hơn về tác động lên con người đó, cảm giác mà họ để lại. Và thường là cảm giác bị ngắt kết nối. Chúng ta thường nói rằng điều trái ngược với nghiện không phải là sự tỉnh táo. Thực tế, đó là sự kết nối. Đó là làm thế nào bạn xây dựng lại kết nối với những người khác. Người bạn mà tôi đang nhắc đến là Liam Payne, người từ One Direction, ban nhạc đã qua đời. Anh ấy đã tham gia podcast của tôi vài năm trước khi qua đời. Và trong chương trình, anh ấy nói rằng nhiều điều đã làm cho cuộc sống đầu đời của anh ấy trở nên khó khăn khi còn là một thiếu niên là vì anh ấy rõ ràng bị cuốn vào một chương trình lớn. Và sau đó cách hoạt động là, bạn biết đấy, bạn có tất cả ánh đèn công khai. Và sau đó họ lại đưa anh ấy lên một sân khấu và anh ấy đứng trước 100.000 người ở Dubai. Và sau đó, sau trải nghiệm đó, anh ấy được đưa trở lại một phòng khách sạn và bị khóa trong đó. Bởi vì rõ ràng là bạn không thể ra ngoài vì bạn nổi tiếng đến mức nếu bạn bước ra đường, đám đông sẽ xuất hiện. Vì vậy, anh ấy bị khóa trong phòng khách sạn đó. Và trong chương trình, anh ấy nói, tôi bị khóa ở đó với minibar, nơi có đầy rượu. Vì vậy, tôi sẽ uống. Và vòng lặp đó sẽ lặp lại. Và anh ấy sẽ như, sân khấu, bạn biết đấy, xe, khách sạn, bị khóa, uống, sân khấu, xe. Và vòng lặp đó đã lặp lại. Vì vậy, khi bạn đang nói về sự cô lập và cô đơn, tôi chưa bao giờ thực sự xem xét thực tế rằng sự kết nối và các mối quan hệ xã hội có thể đóng vai trò trong việc tạo ra một người nghiện. Nhưng nó cũng đúng. Hoàn toàn. Ý tôi là, nó làm tôi nghĩ đến một bệnh nhân mà tôi đã gặp tuần này, người thực sự muốn ngừng uống và có thể đi được vài tuần. Nhưng cuộc sống của anh ấy khá trống rỗng. Như, anh ấy không đang làm việc bây giờ. Anh ấy không có nhiều mối quan hệ. Vì vậy, khi anh ấy không uống, anh ấy ở nhà, như, xem TV một mình. Và không mất quá lâu để anh ấy nghĩ rằng, như, điều mà sẽ mang lại cho tôi sự giải tỏa là uống một ly. Và vì vậy câu hỏi trở thành ít hơn về phân tử rượu và nhiều hơn về việc, như, làm thế nào chúng ta có thể lấp đầy cuộc sống của mọi người? Làm thế nào chúng ta có thể hình thành kết nối, xây dựng cộng đồng và xây dựng cảm giác bản sắc, mục đích và sự tham gia ngoài việc giải tỏa bằng việc sử dụng chất? Bạn rõ ràng là rất thông minh. Và khi tôi gặp những người như bạn, tôi luôn nghĩ với bản thân rằng, bạn có thể cống hiến cuộc đời mình cho bất cứ điều gì. Bạn có thể làm việc trong hầu hết mọi lĩnh vực và bạn đã thành công vì bạn có những gì cần thiết để thành công. Vậy tại sao bạn lại quan tâm đến điều này đến vậy? Vâng. Tôi nghĩ như nhiều người khác, tôi có một mối đe dọa cá nhân. Tôi có một thành viên trong gia đình bị ảnh hưởng bởi nghiện và thực sự đã qua đời khi tôi đang học y. Vì vậy, đó là một khoảnh khắc then chốt, tôi nghĩ, khi nó đến cùng lúc mà tôi đang học tất cả những khoa học này, tôi nhận ra, như, wow, tôi ước gì tôi biết điều này khi tôi còn trẻ. Và đối phó với những thành viên trong gia đình và bạn bè bị ảnh hưởng bởi điều này và rằng chúng ta đã sai rất nhiều. Và hầu hết mọi người không có những công cụ và kiến thức để làm mọi thứ khác đi. Và vì vậy, bạn biết đấy, có một câu nói, khi bạn biết tốt hơn, bạn làm tốt hơn. Và tôi nghĩ tôi muốn đem đến thế giới những gì tôi ước là có sẵn cho những người khác. Một thành viên trong gia đình ngay lập tức. Ừm-hứ. Và bạn bao nhiêu tuổi khi bạn mất người đó? Có lẽ khoảng 24 tuổi. Vì nghiện? Vâng. Khi bạn đối phó với một thành viên trong gia đình hoặc người gần gũi với bạn có vấn đề nghiện, rất nhiều người đang lắng nghe có thể đồng cảm với cảm giác đó. Vâng. Bạn có thể mô tả những gì họ cảm thấy, tôi đoán, trong nỗ lực làm cho họ cảm thấy được nhìn nhận? Bởi vì đôi khi, đặc biệt là khi nhìn lại, nếu bạn cuối cùng mất người đó, bạn có thể đầy những cảm xúc về tội lỗi hoặc hiểu lầm và đặc biệt là suy nghĩ về cách mà xã hội đã tiến lên. Vậy làm thế nào bạn diễn đạt cảm giác trở thành một thành viên trong gia đình với người đang phải đối mặt với nghiện? Vâng, tôi nghĩ bạn cảm thấy bất lực. Bạn cảm thấy như bạn muốn làm điều gì đó nhưng bạn không biết phải làm gì hoặc cảm giác như mọi thứ bạn đã thử đều không hiệu quả. Tôi nghĩ, một lần nữa, vì mọi người đã tiếp xúc với ý tưởng rằng đây là vấn đề của sức mạnh ý chí hoặc sự lựa chọn, điều đó thực sự gợi ý rằng nếu mọi người muốn điều đó đủ, họ chỉ có thể dừng lại.
Và vì vậy, nếu bạn là thành viên trong gia đình, thì rất dễ dàng để cảm thấy, ôi, họ không yêu thương tôi đủ, bạn biết đấy, rằng họ không chọn tôi hơn chất gây nghiện này. Và vì vậy, tôi nghĩ thường thì mọi người cảm thấy bị tổn thương sâu sắc và họ đã trải qua những kinh nghiệm tạo ra chấn thương cho chính họ. Có rất nhiều chấn thương trong các gia đình đang trải qua điều này. Và sau đó, đôi khi họ nhận được những lời khuyên rất tệ, bạn biết đấy, rằng bạn phải đuổi một ai đó ra ngoài hoặc toàn bộ khái niệm về tình thương cứng rắn và rằng mọi người cần phải chạm đáy. Và vì vậy, đôi khi, bạn biết đấy, mọi người either làm điều đó và sau đó đấu tranh với cảm giác tội lỗi liệu đó có phải là điều đúng đắn hay không, hoặc họ cảm thấy tồi tệ ngay cả khi đối xử tốt hoặc yêu thương với thành viên trong gia đình của họ. Vì vậy, tôi nghĩ có một sự pha trộn toàn bộ của những cảm giác. Và, tất nhiên, nếu bạn mất một ai đó, bạn luôn tự hỏi nếu, như, liệu tôi có thể đã làm điều gì đó khác đi không? Liệu có điều gì khác có thể đã thay đổi không? Và tôi nghĩ rằng mọi người có thể cảm thấy tức giận và buồn bã và tội lỗi và bị bỏ lại với điều đó. Những người đó trong cuộc sống của bạn cần gì mà bạn đã mất mà họ không nhận được? Tôi nghĩ họ cần một phương pháp điều trị dựa trên khoa học và lòng trắc ẩn và sự đồng cảm. Và tôi nghĩ họ cần một thế giới nơi nghiện không được coi là một điều đáng xấu hổ hoặc điều gì mà chúng ta phán xét, mà là một vấn đề. Bạn biết đấy, sự chuyển mình từ, như, bạn là vấn đề đến, như, bạn có một vấn đề và chúng tôi có thể giúp bạn với điều này. Và tôi nghĩ quá thường xuyên chúng ta đã tiếp cận nó như thể, như, bạn là người gây ra vấn đề. Bạn có bao giờ nghĩ lại và nghĩ, bạn biết đấy, nếu tôi đã làm điều gì đó khác đi, dù là bạn hay một người khác quanh bạn hoặc hệ thống xung quanh cá nhân đó, họ sẽ vẫn ở đây hôm nay? Bởi vì tôi nghĩ đó là điều đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi đã xem lại tất cả những quyết định mà tôi đã đưa ra. Và tôi nghĩ, được rồi, có thể đó là lời khuyên tệ mà tôi đã nhận được. Có thể tôi nên, bạn biết đấy, có lẽ tôi có thể đã gọi nhiều hơn. Có thể tôi đã có thể can thiệp ở đây. Có thể, bạn biết đấy, có lẽ có điều gì khác tôi có thể đã làm. Chắc chắn rồi. Tôi nghĩa rằng tôi nghĩ về điều đó mọi lúc. Và, bạn biết đấy, tôi nghĩ, tôi nghĩ về một người bạn mà tôi đã mất vì quá liều. Tôi nghĩ về một thành viên trong gia đình mà tôi đã mất vì rượu. Và không chỉ là những điều mà tôi có thể đã làm khác đi, mà còn, bạn biết đấy, những người đó, họ đã gặp bác sĩ của họ. Họ đã ở trong bệnh viện. Họ có tất cả những điểm tiếp xúc này, tất cả những khoảnh khắc mà ai đó có thể đã tương tác với họ và cung cấp cho họ sự tử tế và sự chăm sóc hiệu quả thực sự được hỗ trợ bởi khoa học. Và họ đã không được như vậy. Và vì vậy có tất cả những khoảnh khắc bị bỏ lỡ và những cơ hội không được tận dụng. Nhưng điều khác mà tôi nghĩ đến là, như, bao nhiêu thời gian tôi đã mất với họ vì tôi nghĩ rằng thường trong mô hình này, như, tình thương cứng rắn và đuổi người ra ngoài hoặc suy nghĩ, như, tôi sẽ không gặp bạn cho đến khi bạn ngừng sử dụng hoặc ngừng uống vì tôi nghĩ rằng điều đó sẽ giúp họ thay đổi. Bạn mất đi tất cả những khoảnh khắc thời gian với những người mà bạn yêu thương và bạn không thể lấy lại những điều đó. Và vì vậy có một vấn đề này, tôi nghĩ, trong mô hình nhị phân của, như, bạn hoặc là đang hồi phục hoặc bạn đang sử dụng và đây là tốt và đó là xấu là chúng ta mất đi sự thật rằng, như, những người đang vật lộn với nghiện là những người tuyệt vời, hài hước, yêu thương có một vấn đề mà họ đang đối mặt. Nhưng nếu ai đó đang đối phó với ung thư, bạn sẽ không, như, không muốn dành thời gian với họ. Bạn biết đấy, bạn đã bỏ lỡ tất cả thời gian đó. Và, bạn biết đấy, cả hai trường hợp mà tôi đang nghĩ đến, như, tôi sẽ không bao giờ lấy lại được điều đó, bạn biết không? Có một câu nói mà tôi đã có nhiều năm trước đây, mà giờ đây tôi đang xem xét lại, đó là thay đổi xảy ra khi nỗi đau của việc giữ nguyên trạng trở nên lớn hơn nỗi đau của việc thay đổi. Và điều đó liên kết với ý tưởng rằng ai đó cần phải chạm đáy của chính họ để họ thay đổi. Tôi nghĩ một phần lý do tại sao ý tưởng đó tồn tại là vì chúng ta nghe quá nhiều câu chuyện, tôi nghe thấy chúng trong podcast này, về gia đình của ai đó từ chối họ, đuổi họ ra đường, và họ có khoảnh khắc eureka đó rằng, chết tiệt, tôi cần phải thay đổi cuộc sống của mình. Và người ta luôn đề cập đến Khoảnh khắc chạm đáy đó nơi họ hành động vì, bạn biết đấy, họ không ở dưới đáy của giếng. Và cụm từ đó có ý nghĩa gì với bạn? Thay đổi xảy ra khi nỗi đau của việc thay đổi trở nên lớn hơn nỗi đau của việc thay đổi. Tôi nghĩ rằng chắc chắn có những lúc như vậy. Không phải để đánh giá thấp điều đó. Và tôi cũng nghe những câu chuyện đó. Nhưng tôi nghĩ rằng từ chứng cứ, những gì chúng ta biết, có thể có nhiều lần mà mọi người chỉ chịu đựng nỗi đau một lần nữa và một lần nữa và một lần nữa cho đến khi họ không bao giờ thay đổi. Và tôi nghĩ rằng phần mà chúng ta không thấy là những người mà việc thay đổi xảy ra khi họ bắt đầu có đủ hy vọng rằng mọi thứ có thể cải thiện cho họ, rằng, bạn biết đấy, có ai đó yêu họ, có ai đó quan tâm đủ để đưa tay ra trong bóng tối, rằng thực sự có một con đường phía trước. Tôi nghĩ rằng mọi người bị mắc kẹt khi họ cảm thấy tuyệt vọng, khi họ cảm thấy như không có gì có thể, rằng họ sẽ không bao giờ có được điều này, họ sẽ không bao giờ có thể thay đổi, cuộc sống của họ sẽ không bao giờ tốt hơn. Và vì vậy, bạn biết đấy, hãy lấy ví dụ. Tôi thường nghe từ các thành viên gia đình khi người thân của họ ở trong tù rằng họ như, cảm ơn Chúa. Bạn biết đấy, ít nhất họ đang ở một nơi an toàn. Như, thực sự có một cảm giác nhẹ nhõm. Thậm chí còn có một thuật ngữ cho điều đó gọi là được cứu mà mọi người cảm thấy. Tôi nghĩ rằng điều đó chỉ cho thấy sự tuyệt vọng mà các gia đình đang phải đối mặt, nhưng ý tưởng rằng, như, đó là một can thiệp an toàn. Và bạn nghe những câu chuyện này, đúng không, về ai đó mà họ bị khóa lại và, như, đó là khoảnh khắc eureka của họ.
Và thế nhưng, nếu việc bỏ tù là một biện pháp can thiệp hiệu quả cho sự nghiện ngập, chẳng hạn, thì chúng ta sẽ không thấy rằng thực sự, thời gian sau khi được thả ra khỏi tù, có nguy cơ tử vong do nguyên nhân liên quan đến ma túy tăng gấp 130 lần sau khi những người đó rời khỏi tù.
Và nguy cơ tử vong vì nghiện của bạn sẽ cao hơn nhiều, nhiều lần nếu bạn từng bị bỏ tù.
Và vì vậy tôi nghĩ rằng có những câu chuyện như vậy, nhưng chúng ta có xu hướng nâng cao những câu chuyện, những tự sự tuyệt vời đó.
Và chúng ta bỏ lỡ thực tế rằng rất nhiều người khác sẽ chết trong đau đớn và cô đơn và bị cách ly vì họ không còn hy vọng.
Và vì vậy không phải là để giảm giá trị những khoảnh khắc đó.
Và một số người thực sự có sức bền phi thường và bất chấp mọi thử thách, ngay cả với những chấn thương lớn nhất, họ có thể, bạn biết đấy, vượt qua.
Và điều đó thật tuyệt vời.
Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta nên tạo ra một hệ thống mà khiến mọi thứ trở nên khó khăn nhất có thể đối với mọi người.
Vậy bạn có nói rằng nếu chúng ta đang cố gắng giúp ai đó thay đổi, thì thực sự, đó là về hy vọng, về sức mạnh của lý do họ, và về tình yêu, sự đồng cảm và kết nối không?
Hoàn toàn chính xác.
Có điều gì khác thiếu không?
Và đó còn là về việc điều trị hiệu quả.
Và điều trị, được rồi.
Điều này là chủ quan, phải không?
Điều này có thể phụ thuộc vào tình huống mà họ đang ở.
Nó phụ thuộc vào loại nghiện và tình huống của họ, nhưng trong hầu hết các trường hợp, đó là một sự kết hợp nào đó của liệu pháp tâm lý và thuốc.
Vậy rượu.
Đúng.
Có, ý tôi là, rượu đã trải qua một hành trình.
Đúng vậy.
Nó đã trải qua một hành trình về ý kiến của xã hội về nó.
Bạn có thể dẫn tôi đi qua hành trình đó và cho tôi biết chúng ta đang ở đâu bây giờ không?
Và khi tôi nói điều đó, tôi đang nói về ý kiến của xã hội về lợi ích sức khỏe của nó và nó là gì.
Và sau đó cũng là những gì mà chúng ta đang hiểu sai về rượu bây giờ.
Đúng vậy.
Vậy, ý tôi là, hành trình của rượu thật hấp dẫn.
Đầu tiên, tôi nghĩ chúng ta nghĩ về điều này như một điều tương đối hiện đại, nhưng, bạn biết đấy, các nhà khảo cổ học đã phát hiện ra, như là, thiết bị làm bia trong những nơi ở của thợ săn hái lượm cách đây 13.000 năm.
Thật điên rồ.
Wow.
Như là, 13.000 năm của con người tìm ra cách làm bia.
Bạn biết đấy, nếu bạn nhìn vào Trung Quốc 9.000 năm trước.
Nó thực sự liên quan đến, như là, một hành trình tâm linh hoặc một điều xã hội.
Nó chưa bao giờ thực sự về sức khỏe.
Vào một thời điểm nào đó, chúng ta bắt đầu nói về điều này như một thứ gì đó tốt cho sức khỏe của bạn.
Như là, uống rượu vang đỏ. Nó sẽ cải thiện sức khỏe của bạn.
Và đó là nơi mà tôi nghĩ chúng ta đã hiểu sai.
Và lý do thực sự là vì cách mà chúng ta đã nhìn vào dữ liệu.
Vì vậy, trước tiên, nếu bạn chỉ xem xét một tình trạng sức khỏe, thì có một số tình trạng sức khỏe mà một lượng rượu vừa phải thực sự cải thiện sức khỏe của bạn.
Nhưng nó cũng là cách mà mọi người thực hiện các nghiên cứu.
Vì vậy, trong hầu hết các nghiên cứu đó, những gì mọi người làm là họ lấy một dân số khổng lồ, hàng chục nghìn người, nơi chúng ta có một số dữ liệu mà họ báo cáo về việc họ đã sử dụng bao nhiêu rượu.
Và sau đó chúng ta xem xét các rủi ro sức khỏe theo thời gian.
Và các nhà khoa học sẽ nhóm người vào các loại không uống, uống nhẹ, uống vừa phải hoặc uống nhiều.
Và những gì họ đã tìm thấy là những người uống thậm chí ở mức độ vừa phải thực sự đang làm tốt hơn so với những người không uống một chút nào.
Và vì vậy đó là nơi mà khái niệm rằng uống rượu là tốt cho sức khỏe của bạn xuất phát.
Và vì vậy mọi người nói về điều này, như là, đường cong hình chữ J, có nghĩa là những người uống vừa phải thực sự có nguy cơ sức khỏe thấp hơn.
Và sau đó chỉ khi bạn bắt đầu uống ở mức rất cao, bạn mới bắt đầu có nhiều rủi ro về các vấn đề sức khỏe hơn so với những người không uống một chút nào.
Những gì họ nhận ra là sai lầm trong điều đó là ở những người không uống chút nào, nhiều người trong số họ không uống vì họ thực sự rất không khỏe.
Vì một lý do khác, như là, họ có thể bị suy tim, và họ không muốn uống vì họ không muốn nó pha trộn với thuốc của họ.
Hoặc họ có thể đã từng có tiền sử về rối loạn sử dụng rượu, và họ thực sự đang trong quá trình phục hồi.
Vì vậy họ đã bị tổn thương từ rượu trước đó, và họ không uống vì điều đó.
Và vì vậy khi bạn thay đổi nhóm tham chiếu, bạn thực sự làm cho nhóm mà bạn so sánh mọi người là những người hiếm khi uống.
Vì vậy không phải là họ không phải là người uống rượu chút nào, nhưng họ uống, bạn biết đấy, ở mức rất, rất thấp.
Sau đó, bạn bắt đầu thấy rằng những lợi ích sức khỏe của rượu biến mất, đặc biệt nếu bạn nhìn trên tất cả các điều kiện.
Bạn đang nói với tôi rằng không có mức tiêu thụ rượu nào là lành mạnh?
Đúng.
Tôi sẽ không bao giờ nói rằng uống rượu là tốt cho sức khỏe của bạn.
Điều đó không có nghĩa là uống ở những gì chúng ta gọi là mức độ rủi ro thấp không thể là một phần của lối sống lành mạnh.
Vì vậy, đó là một sự thay đổi nhỏ rằng, như là, đừng tự lừa dối mình vào việc nghĩ rằng uống một ly rượu đó giống như việc tập thể dục trong 30 phút.
Như là, nó không phải là một điều gì đó sẽ thúc đẩy sức khỏe của bạn.
Tôi nghĩ về nó giống như việc ăn món tráng miệng, ăn thịt xông khói, ra ngoài ánh nắng mặt trời.
Có những rủi ro liên quan đến tất cả những hoạt động đó.
Điều đó không có nghĩa là tôi sẽ nói rằng bạn không bao giờ được làm bất kỳ điều nào trong số đó, nhưng bạn cần hiểu những rủi ro là gì và sau đó đưa ra lựa chọn cho chính mình.
Vì vậy tôi nhìn vào ly rượu này và cốc bia này.
Đúng.
Nếu tôi uống một trong số này mỗi ngày, không phải là một lượng lớn, tôi nghĩ những gì mà mọi người có xu hướng nghĩ là họ nghĩ, ồ, chỉ có một thôi.
Vì vậy, cơ thể tôi sẽ tự thải ra và sẽ không có hậu quả sức khỏe tiêu cực nào.
Đúng.
Điều đó có đúng không?
Vậy, một phần của thách thức là những gì chúng ta nghĩ đến như là một ly rượu.
Vì vậy tôi nghĩ tương tự như, bạn biết đấy, nếu bạn học cách đọc kích cỡ phần ăn trên thực phẩm, bạn nhận ra rằng, ôi, một phần kem là khoảng một nửa muỗng.
Nó không phải là một ly kem khổng lồ.
Điều tương tự cũng đúng với rượu.
Vì vậy ở Vương quốc Anh, các giới hạn uống rượu có rủi ro thấp nói về đơn vị rượu, tương đương với tám gram rượu.
Vậy thì một đồ uống có tám gram rượu là bao nhiêu?
Và để nằm trong danh mục rủi ro thấp, bạn phải dưới 14 đơn vị.
Vấn đề là ly rượu vang đó, chỉ nhìn bằng mắt, có vài đơn vị rượu.
Vậy nên đó không phải là, mặc dù chúng ta nghĩ về nó như một đồ uống đơn lẻ, nhưng có lẽ, tôi phải đoán, nhưng có lẽ nó giống như ba đơn vị rượu.
Vậy nếu tôi uống một ly rượu vang mỗi ngày, thì tôi sẽ vượt qua giới hạn đó phải không?
Bạn sẽ đúng ở giới hạn đó.
Vấn đề là hầu hết mọi người không chỉ uống một ly.
Nếu bạn, bạn biết đấy, nếu bạn uống hai ly một ngày và sau đó một ly một ngày và sau đó ba ly một ngày vì bạn đang ở một sự kiện xã hội, bỗng nhiên bạn đang thực sự vượt qua giới hạn đó khá nhiều.
Vậy nếu bạn nói rằng đây là khoảng ba đơn vị, khoảng thế.
Và bạn có 14 trong một tuần.
Bạn có 14 trong một tuần.
Ừm.
Vậy ba nhân bảy.
Ừm.
21.
Vâng.
Vậy bạn sẽ vượt qua nếu bạn uống đến kích thước đó.
Vâng.
Được rồi, vậy nếu tôi có ly rượu vang này mỗi ngày, thì tôi sẽ vượt qua giới hạn ở Vương quốc Anh của?
Uống với rủi ro thấp.
Uống với rủi ro thấp.
Vậy tôi sẽ nằm trong mức rủi ro trung bình.
Bạn sẽ ở trong cái mà chúng tôi gọi là rủi ro vừa phải, điều này liên quan đến hầu hết mọi hình thức ung thư, mà tôi nghĩ là mọi người không biết.
Được rồi.
Bởi vì tôi đang tự hỏi tại sao ung thư lại gia tăng.
Vâng.
Nhiều hình thức ung thư khác nhau đã tăng lên.
Bạn biết đấy, ung thư vú là một trong những thứ mà chúng ta luôn nghe thấy đang gia tăng.
Vậy bạn đang nói, dữ liệu về mức độ rủi ro thấp hoặc vừa phải của việc uống rượu và ung thư là gì?
Vâng.
Vì vậy, dữ liệu này đang phát triển và thực sự đáng lo ngại.
Đối với ung thư vú, có thực sự có một vài loại ung thư mà ngay cả ở mức rủi ro thấp, bạn thấy rủi ro bắt đầu gia tăng.
Vậy nơi mà chúng tôi sẽ nói rằng không có lượng nào là lành mạnh, hoặc không có ngay cả lượng rủi ro thấp nào.
Vậy ung thư vú và ung thư thực quản, là hai ví dụ về điều đó.
Vậy ung thư vú, nếu bạn uống dưới những mức rủi ro thấp đó.
Vậy ở Mỹ, đó sẽ là ít hơn bảy đồ uống, nhưng một đồ uống ở Mỹ là năm ounce rượu vang, cái mà nhỏ hơn so với điều đó.
Hoặc ở Vương quốc Anh là dưới 14 đơn vị, nên sẽ là, bạn biết đấy, ít hơn bảy ly rượu vang kích thước đó.
Chúng tôi vẫn thấy có một chút gia tăng rủi ro ung thư vú.
Điều đó khoảng 5% gia tăng.
Điều đó có nghĩa là rủi ro ung thư vú của bạn sẽ tăng khoảng 5%.
Và điều đó không lớn.
Vậy tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, việc tính toán phần trăm tăng là có phần khó khăn.
Nhưng nếu bạn nghĩ ở Mỹ, chẳng hạn, phụ nữ trung bình có 13% khả năng mắc ung thư vú trong suốt cuộc đời của họ.
Khả năng 13%?
Thật sao?
Vâng.
Gần như quá cao.
Vậy thì 5% gia tăng sẽ đưa nó lên khoảng 13,6 hay như vậy.
Vậy có nghĩa là nếu có chín phụ nữ trong căn phòng này, một trong số họ sẽ có khả năng bị ung thư vú?
Trong cuộc đời của họ.
Đúng vậy.
Chết tiệt.
Vâng.
Tại sao lại như vậy?
Và nó đang gia tăng.
Vâng.
Và lý do cho điều đó có khả năng là do môi trường vì gen của bạn không thay đổi trong khoảng thời gian đó.
Vậy những yếu tố rủi ro, bạn biết đấy, nếu bạn nghĩ về ung thư vú, đó là rượu.
Đó là béo phì.
Đó là, bạn biết đấy, tuổi khi bạn có con hoặc không có con vì đây là một loại ung thư chủ yếu do hormone điều khiển.
Cũng như khi bạn nghĩ về ung thư ruột kết.
Đó là một điều thực sự đáng sợ khi chúng ta thấy ngày càng nhiều trường hợp ở những người trẻ tuổi.
Một số yếu tố gây ra điều đó, ăn thịt.
Vậy các loại thịt chế biến sẵn gia tăng rủi ro của bạn với ung thư ruột kết.
Vậy nên, bạn biết đấy, những hành vi rất bình thường.
Chắc chắn có thể có những yếu tố môi trường khác, thành thật mà nói, mà chúng tôi vẫn chưa đo lường hoặc có thể đo lường.
Chỉ khi xem xét tỷ lệ gia tăng, khi tôi nói chuyện với các đồng nghiệp của tôi là các nhà ung thư học, bạn biết đấy, những thứ như nhựa hoặc những thứ khác mà chúng tôi vẫn chưa biết.
Rõ ràng có điều gì đó trong môi trường đang thúc đẩy những rủi ro ung thư gia tăng này.
Vậy ngay cả ở mức độ như vậy, nếu tôi uống, điều đó có thể là một đơn vị, đúng không?
Vâng.
Vậy đó sẽ là một đơn vị.
Vậy sẽ ít hơn 14 đơn vị đó.
Vậy bạn có thể thấy như, bạn biết đấy, nếu bạn có gấp đôi điều đó, nó sẽ là một lượng rượu vang hợp lý.
Bạn không thể có hơn bảy ly đó trong một tuần để ở mức rủi ro thấp.
Nhưng ngay cả khi uống số lượng đó, rủi ro ung thư vú của bạn sẽ tăng lên một chút.
Thậm chí số lượng này?
Ừm.
Thực sự không có lượng rượu nào là an toàn khi nói đến ung thư vú.
Chỉ có ung thư vú không?
Vậy danh mục rủi ro thấp đó.
Vậy khi chúng tôi, những nghiên cứu lớn về ung thư này phân loại mọi người là rủi ro thấp hoặc người uống nhẹ, vừa phải hoặc nặng.
Và đối với hầu hết mọi loại ung thư, ngay khi bạn đến danh mục vừa phải, chúng tôi bắt đầu thấy gia tăng.
Và có cái mà chúng tôi gọi là mối quan hệ liều – phản ứng.
Vậy càng uống nhiều, rủi ro ung thư của bạn càng cao.
Chỉ có một vài loại ung thư mà rủi ro dường như tăng lên ngay cả ở mức độ rất thấp đó.
Và ung thư vú là một trong số đó.
Và sau đó ung thư thực quản cũng là một trong số đó.
Vậy có một số loại ung thư mà ngay cả một lượng nhỏ rượu cũng sẽ tăng rủi ro của bạn.
Có ảnh hưởng gì đến việc suy nghĩ về những loại ung thư phổ biến ở nam giới không?
Vâng.
Vậy ung thư ruột kết, chúng ta thấy điều đó ở nhiều nam giới trẻ.
Ung thư gan.
Vâng.
Ung thư tuyến tiền liệt, mà rõ ràng là một loại ung thư nam giới, chúng ta không nghĩ rằng nó là một loại ung thư nhạy cảm với rượu.
Nhưng hầu hết các loại ung thư, vì cách mà rượu ảnh hưởng đến rủi ro ung thư của bạn không thực sự liên quan đến một cơ quan cụ thể nào ngoài gan.
Nó thực sự liên quan đến cách nó thay đổi DNA của chúng ta.
Vậy nó liên quan đến viêm và cái mà được gọi là các loại oxy phản ứng, thứ thay đổi các tế bào của chúng ta và tăng rủi ro theo thời gian với các đột biến dẫn đến ung thư.
Vậy nên, bạn có thể giải thích kỹ hơn về điều đó không?
Vậy nếu tôi là người uống rượu nặng, giả sử tôi uống, hãy tưởng tượng tôi uống hai ly rượu vang mỗi ngày một cách nhất quán, mà tôi đoán sẽ, như nếu tôi uống hai ly như vậy một ngày.
Nếu bạn uống hai ly như vậy, đúng vậy, bạn sẽ nằm trong danh mục người uống rượu nặng.
Vâng, điều này có thể làm ngạc nhiên hầu hết mọi người, đúng không? Đối với nhiều người, điều đó rất bình thường. Nó rất bình thường, đúng vậy. Tôi nghĩ điều này có phần khó hơn đối với những người trẻ tuổi để hiểu vì họ uống ít hơn. Nhưng nếu tôi nghĩ về thế hệ lớn hơn mình, việc uống hai ly rượu mỗi ngày là điều khá bình thường. Sau giờ làm việc, vào cuối tuần, với mỗi bữa ăn bạn có. Vì vậy, điều đó sẽ khiến tôi trở thành một người uống rượu nặng. Và những số liệu thống kê cho thấy gì về hồ sơ rủi ro ung thư của tôi? Vâng, điều đó thay đổi tùy theo loại ung thư, nhưng đại khái chúng ta đang nói về khoảng 40% gia tăng nguy cơ ung thư tùy thuộc vào loại ung thư. Và bạn uống càng nhiều, nguy cơ đó sẽ càng tăng. Vì vậy, bạn biết đấy, đây là những nghiên cứu khoa học mà không chính xác cho từng cá nhân. Chúng dựa trên các dân số lớn. Nhưng chắc chắn rằng, bạn uống càng nhiều, nguy cơ càng cao. Và nếu tôi có những loại bệnh khác, họ gọi đó là bệnh đồng mắc? Vâng, chính xác. Vì vậy, những căn bệnh khác, nếu cơ thể tôi có những bệnh khác, khả năng của tôi sẽ tăng lên hơn nữa nếu tôi thừa cân, nếu tôi béo phì. Chính xác, nếu bạn hút thuốc. Vì vậy, một trong những yếu tố chính của rượu và ung thư là nó thực sự khiến bạn dễ mắc phải những tác động gây ung thư của thuốc lá. Vì vậy, nếu bạn vừa uống rượu vừa hút thuốc, nguy cơ ung thư của bạn sẽ còn cao hơn. Điều đó hoạt động như thế nào? Suy nghĩ là, như nếu bạn xem ung thư thực quản ở cấp độ tế bào, nó làm cho bạn dễ bị ảnh hưởng hơn bởi các chất gây ung thư, là những hợp chất gây ung thư trong thuốc lá. Vì vậy, thay vì chỉ thấy rủi ro gia tăng, bạn thực sự gần như có rủi ro được nhân lên về nguy cơ ung thư. Vì vậy, hút thuốc và béo phì là những yếu tố lớn khác. Nên nhiều loại ung thư, nguy cơ của bạn sẽ tăng lên nếu bạn có sự gia tăng khối lượng cơ thể. Thì điều gì đang xảy ra trong cơ thể, khi tôi uống rượu, điều đó dẫn đến ung thư như thế nào? Bạn đã đề cập đến điều này một chút, nhưng tôi muốn chắc chắn rằng mình rất rõ ràng về những tác động kéo theo và cách mà điều đó dẫn đến ung thư. Vâng, có rất nhiều cơ chế khác nhau. Vì vậy, có thể bắt đầu với việc rượu làm gì trong cơ thể bạn? Bạn uống rượu. Tên gọi fancy cho điều đó là ethanol. Nó là một phân tử. Và nó chủ yếu được hấp thụ khá nhanh từ dạ dày của bạn. Vì vậy, bạn biết đấy, nó sẽ vào dòng máu của bạn thường trong vòng 10 phút sau khi bạn uống. Và lượng rượu vào dòng máu của bạn phụ thuộc vào lượng nước bạn có trong cơ thể. Vì vậy, rượu không đi vào chất béo của bạn. Nó chỉ khuếch tán vào những phần có nước trong cơ thể bạn. Vì vậy, đó là lý do tại sao, đối với nhiều phụ nữ, họ sẽ cảm thấy say hoặc cảm thấy tác động từ rượu ở mức thấp hơn so với nam giới vì phụ nữ có nhiều chất béo cơ thể hơn nam giới. Nhưng điều này sẽ phụ thuộc vào từng cá nhân. Nếu bạn có nhiều chất béo cơ thể, bạn sẽ có một tác động khác. Vì vậy, rượu vào trong dòng máu của bạn. Rượu có thể ngay lập tức vượt qua cái mà chúng tôi gọi là hàng rào máu-não của bạn. Vì vậy, nó ảnh hưởng ngay lập tức đến não của bạn. Và đây là nơi bạn cảm thấy những tác động thú vị ban đầu của việc cảm thấy một chút thư giãn, cảm thấy xã hội hơn, cảm thấy ít lo âu hơn. Nếu bạn tiếp tục uống và mức đó tiếp tục tăng lên, thì bạn bắt đầu có sự phán đoán kém. Bạn có thể thiếu sự phối hợp vận động. Chúng ta đã thấy điều này và nhiều người có thể đã trải nghiệm điều đó. Bạn biết đấy, có thể bạn sẽ vấp ngã, không thể lái xe một cách an toàn. Bạn sẽ không đưa ra những quyết định giống như khi bạn không uống. Và nếu bạn tiếp tục uống, bạn có thể – thực sự mất ý thức. Vậy thì, mọi người đã trải nghiệm điều đó. Cơ thể bạn sẽ cố gắng phân hủy rượu nhanh nhất có thể. Như bất cứ thứ gì, chúng ta muốn loại bỏ bất kỳ điều gì bất thường và quay trở lại chức năng bình thường của mình. Vì vậy, quá trình đó chủ yếu diễn ra ở gan của bạn, lý do mà gan rất nhạy cảm với rượu. Bởi vì cơ thể bạn coi ethanol như một chất độc. Có. Tôi có nghĩa là, bạn biết đấy, tôi biết bạn đã nói về điều này, Tiến sĩ Lemke, nhưng cơ thể của bạn luôn muốn khôi phục cái gọi là trạng thái cân bằng. Cơ thể của bạn luôn chiến đấu để quay trở lại trạng thái bình thường mà nó cảm thấy là bình thường. Vì vậy, ethanol không phải là thứ thuộc về dòng máu của bạn. Cơ thể bạn sẽ cố gắng loại bỏ nó nhanh nhất có thể. Và sau đó nó chuyển đổi nó thành một cái gọi là acetate. Và sau đó bạn có thể tiểu ra và thở ra và tống khứ nó đi. Vì vậy, để loại bỏ rượu trong cơ thể bạn, bạn phải trải qua quy trình này. Và một phần của quy trình đó bao gồm một phân tử độc hại sẽ nổi trong cơ thể và gây hại cho các tế bào của bạn. Vì vậy, đó là một cách mà rượu có thể gây ung thư. Cách khác là chỉ là viêm chung. Có lẽ nhiều người đã nghe rằng viêm không tốt cho cơ thể và tăng nguy cơ ung thư. Và rượu sinh ra rất nhiều viêm trong quá trình được loại bỏ. Vì vậy, nó thực sự có thể thay đổi các tế bào của bạn theo thời gian, điều đó có thể dẫn đến ung thư. Tôi cũng thấy biểu đồ này, cho bất kỳ ai không thể thấy những gì chúng tôi đang mô tả tại thời điểm này, nó cho thấy sự gia tăng trong bệnh gan, tỷ lệ tử vong và bệnh gan chung so với các bộ phận khác của cơ thể. Vâng. Tôi tin rằng nó cho thấy các cơ quan khác trong cơ thể. Vâng. Rượu có tác động như thế nào đến gan? Và chúng ta có con mô hình nhỏ của cơ thể con người ở đây. Gan nằm ở đâu? Vâng. Câu hỏi tuyệt vời. Vì vậy, đây là mô hình nhỏ của chúng tôi. Để định vị mọi người trong cơ thể. Vì vậy, chúng ta đang nhìn vào bên trong cơ thể. Vì vậy, như xương sườn đã biến mất. Bên ngoài của làn da đã biến mất. Hai thứ màu hồng này là phổi. Chúng bao quanh tim. Bạn có thể thấy trái tim nằm phía sau phổi bơm máu của bạn. Gan là cơ quan màu nâu này. Nó nằm ở bên phải cơ thể bạn, ngay dưới xương sườn. Nó khá lớn. Nó to.
Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn bạn cung cấp:
Và đó là một cơ quan đáng kinh ngạc. Nó khá lớn. Nó xử lý phần lớn các loại độc tố mà chúng ta tiếp nhận, những thứ mà chúng ta ăn, glucose của bạn, rượu. 90% trong số đó được chuyển hóa bởi gan. Vì vậy, gan giống như một trung tâm lọc bỏ các sản phẩm phụ trong cơ thể bạn. Các cơ quan khác là thận, nhưng gan đóng vai trò rất lớn, đặc biệt là trong việc xử lý rượu. Nó nằm ngay đây. Nó gần như trông có vẻ to như phổi, như một lá phổi. Đúng vậy. Thực sự là như vậy. Thật không? Đúng vậy. Đó là một cơ quan khổng lồ. Và đó là một cơ quan tuyệt vời. Vì vậy, bạn thực sự có thể cắt bỏ 80% gan và nó sẽ tự tái tạo. Nó giống như, bạn biết đấy, những con thằn lằn mà bạn cắt đuôi của chúng và chúng tái tạo lại đuôi. Gan thật thú vị. Đó là lý do tại sao chúng ta có thể thực hiện cấy ghép gan từ người sống. Vì vậy, tôi có thể lấy một nửa gan của bạn và tặng cho một người cần gan. Bạn vẫn có thể sống bình thường và họ sẽ có một cơ hội sống thứ hai từ phần gan của bạn. Vì vậy, đó là một cơ quan rất tuyệt vời có thể tái tạo. Nhưng nó chỉ có thể tái tạo đến một mức độ nhất định. Vì vậy, một khi bạn đạt đến mức mà bạn có nhiều mô sẹo trong gan, chúng tôi gọi đó là xơ gan, bạn giống như đã đến điểm không quay lại được, tại thời điểm đó gan không thể tự chữa lành. Tôi nghĩ về điều đó giống như việc, sử dụng phép ẩn dụ nướng bánh, nếu bạn đang làm bánh muffin hoặc bánh sinh nhật, bạn đang trộn tất cả các nguyên liệu của mình, và bạn nhận ra trước khi cho vào lò, như, ôi, tôi quên không cho trứng. Bạn vẫn có thể thêm trứng vào và, giống như, đánh tan tất cả lại với nhau và nó sẽ ổn. Nếu bánh muffin đang nướng trong lò và bạn quên trứng, bạn không thể, như, đổ trứng lên trên và làm cho bột giống nhau. Và gan cũng giống như vậy, rằng đến một mức độ nhất định, bạn thực sự có thể hoàn toàn sửa chữa các tác động của những thứ như rượu hoặc béo phì, những thứ khác. Nhưng một khi bạn vượt qua điểm đó đến mô sẹo, gan không thể tái tạo nữa. Và vì vậy khi bạn nghĩ về đồ thị đó hoặc chỉ tỉ lệ gia tăng của bệnh gan, những nguyên nhân chính gây ra bệnh gan là béo phì và, cũng là rượu. Và vì vậy đó là những nguyên nhân hàng đầu của việc cấy ghép gan. Và điều đáng buồn là, ý tôi là, tôi thấy điều này mọi lúc khi làm việc trong bệnh viện là, trước hết, chúng tôi đang thấy những người ngày càng trẻ tuổi nhập viện và suy gan. Vì vậy, những người trong độ tuổi 20 nhập viện và suy gan cấp tính từ rượu và rồi chết trong bệnh viện. Và điều tồi tệ là họ thường không biết rằng điều này đang gây ra vấn đề cho sức khỏe của họ. Và khi họ đến được bệnh viện, họ đã quá ốm, đã quá muộn. Và tất cả điều đó có thể đã được ngăn chặn hoặc thậm chí sửa chữa nếu được phát hiện sớm hơn. Và vì vậy đó là lý do tại sao tôi nghĩ rằng việc giáo dục hiểu biết, như, những tác hại sức khỏe thực sự của rượu là gì? Và rằng chúng ta đã điều chỉnh việc uống rượu say xỉn trong nhiều dịp, đặc biệt là trong giới trẻ, như là điều hoàn toàn bình thường. Và thế nhưng, có những hậu quả sức khỏe rất nghiêm trọng. Vì vậy, tôi có một loạt câu hỏi xung quanh gan. Điều đó có nghĩa là gan của tôi có thể chịu đựng một chút trước khi có bất kỳ vấn đề thực sự nào không? Tôi nên, bạn biết đấy, một người như tôi, tôi không uống rượu. Tôi không tham gia vào bất cứ điều gì quá xấu. Nhưng đôi khi tôi tự hỏi nếu tôi có thể có một cuối tuần thật “hoành tráng” và rồi gan của tôi chỉ cần phục hồi lại như bình thường và tôi sẽ ổn. Đúng vậy. Ý tôi là, trước hết, mỗi người là khác nhau. Một cuối tuần “hoành tráng”, có lẽ bạn sẽ ổn. Ai cũng có thể sẽ ổn. Thách thức là một cuối tuần “hoành tráng” rồi dẫn đến nhiều cuối tuần “hoành tráng”. Và theo thời gian, điều đó thực sự có thể tăng tốc độ tổn thương cho gan của bạn. Bạn đã nói rằng gan của tôi tái tạo, vì vậy tôi nghĩ rằng cái gì đó sẽ tự quay lại bình thường. Miễn là bạn chưa đến giai đoạn hình thành mô sẹo. Vì vậy, một khi bạn đi quá xa trên con đường đó, ngay cả khi bạn ngừng uống, gan của bạn sẽ không phục hồi. Điều khó khăn là chúng tôi không hoàn toàn hiểu ai và tại sao điều đó xảy ra lại quá trẻ. Vì vậy, đây là một lĩnh vực đang được điều tra tích cực bởi vì có những người đã uống rượu trong 60 năm và gan của họ không có dấu hiệu bị sẹo. Và rồi chúng tôi thấy những người trẻ tuổi 25 nhập viện và chết trong bệnh viện. Và vì vậy có những yếu tố cá nhân mà bạn không có cách biết sẽ ảnh hưởng đến nguy cơ phát triển viêm gan và mô sẹo của bạn. Và vì vậy cách an toàn nhất để ngăn chặn điều đó là không uống những cách thật cao mà chúng tôi biết sẽ dẫn đến tổn hại. Cách khác là tìm kiếm sự chăm sóc y tế vì thường chúng tôi phát hiện những điều này thông qua xét nghiệm máu và chúng tôi có thể thực hiện siêu âm. Và khi chúng tôi thấy những giai đoạn sớm đó, điều xảy ra trước tiên là bạn thực sự có sự lắng đọng mỡ trong gan. Đó là bước đầu tiên. Và sau đó chúng tôi thấy sự viêm ở gan nhiễm mỡ. Và nếu bạn không ngừng điều gì đang thúc đẩy những thay đổi đó, theo thời gian chúng tôi thấy sự phát triển của những gì gọi là xơ hóa, giống như mô sẹo. Và sau đó mô sẹo đó trở nên ngày càng tiến triển đến mức gan của bạn ngừng hoạt động và bạn sẽ chết hoặc bạn cần một ca cấy ghép gan. Những hoạt động nào ngoài rượu gây căng thẳng lớn cho gan của chúng ta mà chúng ta có thể không thấy rõ ràng? Vâng. Vì vậy, béo phì. Thức ăn cũng vậy. Vâng, thức ăn. Vì vậy, gan của bạn rất liên quan đến chuyển hóa glucose. Vì vậy, chế độ ăn uống và cân nặng của chúng ta ảnh hưởng đến sức khỏe gan của chúng ta. Và những loại thuốc khác, như acetaminophen hoặc Tylenol, một loại thuốc giảm đau rất phổ biến không kê đơn, vượt quá một ngưỡng nhất định có thể gây tổn thương gan nghiêm trọng. Vì vậy, đôi khi chúng tôi sẽ thấy những trường hợp mà ai đó không nhận ra rằng, như, thuốc cảm lạnh của họ cộng thêm Tylenol mà họ đang dùng đều có thành phần đó. Và sau đó họ ra ngoài và uống rượu nặng. Và hiệu ứng kết hợp đó có thể gây tổn hại cho gan. Bạn nghĩ rằng bao nhiêu – có thể đây là một câu hỏi hơi không rõ ràng – nhưng bao nhiêu rượu sẽ gây tổn thương cho gan? Vì vậy, một lần nữa, điều đó thay đổi tùy người.
Đối với tổn thương gan, thường thì những lượng rượu từ trung bình đến cao sẽ gây ra thiệt hại. Một điều cần nhớ là, những cú sốc lớn, như những đợt uống rượu say sưa, có thể có hại hơn nhiều so với việc uống ở mức độ vừa phải trong một khoảng thời gian dài. Những cú sốc lớn như vậy sẽ tạo ra một lượng lớn các sản phẩm độc hại mà cơ thể bạn phải xử lý. Vì vậy, nếu bạn có nhiều năm uống rượu say sưa nặng, điều đó thực sự có thể gây tổn thương nhiều hơn so với việc chỉ uống ở mức độ vượt quá giới hạn rủi ro trong một khoảng thời gian dài. Do đó, việc cố gắng tối thiểu hóa và tránh những đợt uống rượu nặng là vô cùng quan trọng. Và việc giữ cho mình trong các hướng dẫn rủi ro thấp mà chúng ta vừa tìm hiểu, thật sự gây bất ngờ khi thấy chúng có mức rủi ro thấp như thế nào, sẽ giúp giảm thiểu nguy cơ tổn thương gan.
Và có phải rượu chỉ ảnh hưởng đến gan không? Không. Ý tôi là, rượu có tác động đến toàn bộ cơ thể chúng ta. Rất nhiều bộ phận trong cơ thể có thể bị ảnh hưởng bởi rượu. Bắt đầu từ trên, chính là não của bạn. Chúng ta có thể nhìn điều này bằng hình ảnh, như hình chụp MRI. À, tôi có một cái ở đây. Đây thực sự là một điều gây sốc đối với tôi. Khi chúng ta thực hiện một hình chụp MRI não của ai đó, điều cơ bản là chúng ta đang nhìn cắt ngang. Nó giống như bạn đang đối diện với tôi và tôi cắt bỏ mặt bạn để nhìn vào não bạn từ bên trong. Mô não khỏe mạnh là chất xám và chất trắng. Bạn muốn nó đầy đặn và chiếm càng nhiều không gian càng tốt vì đó là nơi tất cả hoạt động não của bạn diễn ra. Khi mọi người lớn tuổi hơn hoặc bị chứng mất trí nhớ, một điều chúng ta thấy là ngày càng nhiều không gian đen, thực chất là nước. Vì vậy, não bắt đầu co lại và co lại, có nhiều nước hơn và ít mô não khỏe mạnh hoạt động hơn. Quá trình này diễn ra nhanh hơn khi sử dụng rượu nặng. Và vì vậy, bạn có thể thấy ở đây, đây là một người 43 tuổi với rối loạn sử dụng rượu nặng, nơi não của họ trông giống như não của một người 90 tuổi bị mất trí nhớ, do tổn thương não theo thời gian từ việc sử dụng rượu. Và do đó, một hình thức chứng mất trí nhớ có liên quan đến việc sử dụng rượu. Và như vậy, não của bạn có thể bị ảnh hưởng rất nhiều bởi rượu.
Điều gì đang diễn ra ở đây? Tại sao não lại bị suy giảm theo cách như vậy do rượu? Vâng, hãy nhớ rằng tôi đã nói ethanol, phân tử đó, vượt qua hàng rào máu-não. Vì vậy, đặc biệt là khi bạn có nồng độ rượu trong máu cao, ethanol giống như đang ngâm não bạn. Và nếu bạn nghĩ về những gì chúng ta đã nói, viêm và những thay đổi ở tế bào và DNA và protein đang diễn ra ở cấp độ não. Một điều khác có thể gây ra, đẩy nhanh tổn thương não mà chúng ta thấy với rượu thực sự là sự thiếu hụt dinh dưỡng. Vì vậy, mọi người có thể uống rất nhiều nhưng thực sự không nhận được những chất dinh dưỡng quan trọng trong chế độ ăn uống của họ. Và điều này có thể đẩy nhanh quá trình tổn thương não. Chúng ta thậm chí có thể thấy sự mất trí nhớ khởi phát đột ngột do sử dụng rượu nặng trong hoàn cảnh không nhận đủ chất dinh dưỡng trong chế độ ăn uống của bạn.
Đó là về não. Tiếp theo là miệng và thực quản của bạn. Rõ ràng, bạn đang uống rượu. Nó ngâm miệng bạn. Nó ngâm thực quản và dạ dày của bạn. Vì vậy, chúng tôi thấy có sự gia tăng ung thư, như chúng ta đã nói, và điều đó được đẩy nhanh bởi việc hút thuốc. Nhưng chúng tôi cũng thấy, như tình trạng sức khỏe lành tính nhưng khó chịu và gây rắc rối, đặc biệt là trào ngược axit, hay ợ nóng. Vì vậy, nếu bạn nhận thấy, như là: “Tôi luôn bị ợ nóng. Tôi phải dùng tất cả loại thuốc kháng axit và uống thuốc này”. Bạn có thể muốn nghĩ, “Tôi đang uống bao nhiêu? Liệu điều đó có góp phần vào ợ nóng của tôi không?” Đó là một vấn đề rất phổ biến.
Tim cũng bị ảnh hưởng bởi rượu. Vì vậy, bạn biết đấy, tim là một cơ quan mà ở mức rủi ro thấp dường như không có tác hại từ rượu. Nhưng khi bạn vào mức độ vừa phải và cao, chúng ta thấy có tác hại. Và các tác hại có thể là một vài điều. Một trong số đó là cái gọi là rung tâm nhĩ, điều này thực chất là khi tim của bạn bắt đầu đập không đều. Vì vậy, trong tim của bạn, có bốn ngăn, hai ngăn ở trên. Điều này thực sự cho thấy các tâm thất và tâm nhĩ. Vì vậy, có hai ngăn mà máu chảy qua. Và trong một trái tim bình thường, hoạt động điện của bạn xuất phát từ phần trên của tim, đi xuống phần dưới của tim và ra lệnh cho tim bơm. Và vì vậy, bạn nhận được một xung đơn đi xuống dưới cùng của tim, nói bơm, và điều đó bơm máu ra não, cơ thể và các cơ quan của bạn, và cả gan. Trong rung tâm nhĩ, phần trên của tim chỉ rung rinh với hoạt động điện bất thường này. Và vì vậy, tim không thể bơm theo cách bình thường. Thực sự, có một thuật ngữ trong y học gọi là “tim nghỉ lễ”, vì chúng tôi thấy đôi khi mọi người uống rất nhiều trong những ngày lễ và sẽ kết thúc trong nhịp bất thường này chỉ từ mô hình uống say đó. Và sau đó, theo thời gian, nếu bạn uống ở mức cao, tim của bạn thực sự sẽ giãn ra và bạn có thể mắc suy tim sung huyết do một chứng bệnh cơ tim, điều này có nghĩa là cơ tim trở nên yếu và mỏng và không thể bơm đúng cách.
Ôi không. Đôi khi chúng ta nghĩ rằng nếu chúng ta giỏi trong việc xử lý bia hoặc rượu, thì nó sẽ ít gây hại cho chúng ta hơn. Vậy, vì lý do nào đó, tôi luôn giỏi trong việc uống khá nhiều. Khi tôi từng uống, tôi không uống nữa, nhưng khi tôi đã từng uống và ít bị ảnh hưởng hơn so với bạn của tôi, người lớn hơn một chút và có một ít mỡ cơ thể hơn, điều này thực sự rất thú vị vì bạn đã chỉ ra một mối liên hệ mà tôi chưa bao giờ biết đến. Chỉ để dừng lại một chút tại đó. Bạn đang nói rằng nếu ai đó có nhiều mỡ cơ thể hơn, thì họ có nhiều khả năng say hơn? Vâng, vì họ có ít nước trong cơ thể hơn và rượu không đi vào mỡ cơ thể của bạn.
Vậy thì, về cơ bản, nó giống như nếu bạn lấy một ly nước và đổ thuốc nhuộm đỏ vào đó, nó sẽ khuếch tán vào trong nước. Càng nhiều nước thì nó sẽ càng được khuếch tán nhiều, và nồng độ cồn trong máu của bạn sẽ càng thấp. Nếu bạn có lượng mỡ cơ thể rất thấp, có thể bạn sẽ có lượng nước trong cơ thể cao hơn. Vì vậy, hai ly đối với bạn có thể sẽ khuếch tán vào một lượng nước lớn hơn. Điều đó giải thích rất nhiều điều. Bởi vì tôi luôn thắc mắc, anh ấy lớn hơn tôi rất nhiều. Vào thời điểm đó, anh ấy có nhiều mỡ cơ thể hơn và sẽ say rất nhanh. Và bạn luôn nghĩ, ôi, một người lớn, họ có thể chịu đựng bia hoặc bất cứ thứ gì, nhưng anh ấy sẽ say rất nhanh. Vì vậy, tôi từng tự hỏi, tôi từng nghĩ, ôi, rượu không làm tôi say nhiều như vậy vì tôi không say như anh ấy. Nhưng đó không phải là sự thật. Không, ý tôi là, đầu tiên tôi nghĩ câu chuyện thú vị ở đây không chỉ là mỡ cơ thể mà còn là mọi người trao đổi chất rượu với tốc độ khác nhau. Có lẽ bạn, tôi không biết bạn có nhận thấy điều này không, có thể bạn đã ít bị say rượu hơn bạn của mình. Bởi vì hội chứng say rượu dường như liên quan đến lượng rượu trong máu của bạn cao như thế nào. Vì vậy, những người không trao đổi chất rượu nhanh chóng thường có triệu chứng say rượu tồi tệ hơn. Điều đó có thể là điều bạn đã trải qua. Nhưng điều đó không bảo vệ bạn khỏi những tác hại khác đối với sức khỏe do rượu gây ra, như tổn thương gan, ung thư, và theo thời gian, bạn biết đấy, các vấn đề về tim hoặc thực quản.
Cơn say rượu là gì?
Ừ, cơn say rượu là một điều thú vị mà mọi người đang, bạn biết đấy, có rất nhiều bằng chứng mới nổi về nó và đang cố gắng hiểu điều gì xảy ra. Nó dường như liên quan đến mức độ nồng độ ethanol trong não bạn cao như thế nào vì họ thực sự đã làm rất nhiều nghiên cứu với chuột và con người. Ban đầu, người ta nghĩ rằng nó do các sản phẩm phụ của rượu, như phân tử acetaldehyde mà chúng tôi đã nói đến, nhưng có vẻ như không liên quan đến điều đó. Nó có vẻ liên quan đến ethanol. Nhưng về cơ bản, đó là hội chứng mà sau khi bạn uống, khi nồng độ cồn trong máu của bạn giảm xuống bằng không, bạn cảm thấy loại vô cảm, bạn thấy mệt mỏi, bạn bị đau đầu, bạn thường cảm thấy buồn nôn. Vì vậy, đó là một phần của chuỗi sự kiện mà não của bạn về cơ bản đã được ngâm trong ethanol. Và sau đó khi nó rời khỏi, bạn chỉ cảm thấy rất tệ. Bởi vì mọi người đôi khi nghĩ rằng đó chỉ là bị mất nước. Ừ, nó không chỉ đơn giản là mất nước. Thực sự có những tác động của ethanol lên não bạn dẫn đến cơn say rượu. Tôi nghĩ nếu bạn đang uống với một lượng mà bạn bị say rượu, đó là một dấu hiệu tốt rằng bạn đang uống vượt quá giới hạn mà cơ thể bạn có thể chấp nhận. Bởi vì đôi khi, tôi nhớ lại thời đó, nếu tôi uống một ly nước lớn trước khi đi ngủ, nếu tôi đã uống rượu, tôi cảm thấy tốt hơn vào buổi sáng. Có một yếu tố nào đó của việc mất nước, đừng hiểu sai nghĩa tôi. Và điều đó một phần là vì, đúng, nếu bạn nghĩ rằng, một lần nữa, rượu được khuếch tán trong nước. Vì vậy, nếu tổng lượng nước trong cơ thể bạn bị co lại vì bạn mất nước, thì mức độ ethanol trong cơ thể bạn sẽ cao hơn. Do đó, việc uống nước sẽ giúp bạn loại bỏ và cảm thấy tốt hơn. Tôi đang uống nước. Nhưng không chỉ vì bị mất nước. Sẽ có những người đang nghe điều này bây giờ. Tôi nghi ngờ rằng họ sẽ đi đến được phần này. Bởi vì nếu họ đã làm vậy, có lẽ họ sẽ không nghĩ như này. Nhưng sẽ có những người đã đi đến phần này của cuộc trò chuyện và đang nghĩ, vâng, nhưng rượu giúp tôi giao tiếp xã hội. Và việc giao tiếp xã hội là rất quan trọng. Và tôi không thể giao tiếp xã hội một cách dễ dàng vì thiết kế của thế giới hiện đại mà không uống rượu. Hoặc tôi có những khoảng thời gian tuyệt vời khi tôi uống. Vì vậy, tôi không muốn ngừng sử dụng rượu của mình. Và, bạn biết đấy, trong một số trường hợp, họ sẽ là những người uống rượu với mức độ tiêu thụ cao và trung bình. Bạn sẽ nói gì với những người đó? Vâng, trước tiên, không có sự phán xét ở đây. Vì vậy, một phân tử ethanol không có đạo đức nhiều hơn hay ít hơn một phân tử glucose. Bạn có thể nói điều tương tự về chế độ ăn kiêng. Chúng ta hiện có nhiều nhận thức về thực phẩm chế biến và bột trắng cũng như đường trắng. Điều đó không có nghĩa là mọi người sẽ sống theo lối sống khổ hạnh, nơi họ không bao giờ ăn món tráng miệng. Vì vậy, tôi nghĩ thực sự là, bạn cần phải vào cuộc với đôi mắt mở to và hiểu rõ những rủi ro, điều gì quan trọng đối với bạn, và làm thế nào để bạn đưa ra quyết định đó. Vì vậy, nếu bạn quyết định đó là một lựa chọn bạn muốn thực hiện, bạn nên chuẩn bị cho mình để thành công. Nếu bạn quyết định, như tôi muốn giảm bớt lượng rượu mình uống, nhưng tôi sẽ đi đến giờ hạnh phúc mỗi tối với bạn bè và chỉ cố gắng không uống khi tôi ở đó, có lẽ bạn sẽ không thành công lắm vì bạn sẽ có mặt trong một tình huống luôn nhắc nhở về việc sử dụng rượu và mọi người xung quanh bạn đều sử dụng rượu. Vì vậy, hãy cố gắng thực hiện một số thay đổi cấu trúc trong cách bạn thiết lập cuộc sống và tuần và ngày của bạn. Và bạn có thể thấy rằng, thực sự, bạn không thiếu nó nhiều đến vậy, rằng bạn có thể cắt giảm ba hoặc bốn ngày uống rượu và vẫn nhận được niềm vui xã hội trong hai ngày trong tuần và rủi ro sức khỏe tổng thể của bạn sẽ giảm xuống đáng kể. Trong việc điều trị ai đó có vấn đề lạm dụng rượu, phục hồi chức năng thường là hình thức điều trị được biết đến nhiều nhất. Một trong những người bạn của tôi đã đấu tranh với chứng nghiện rượu rất nghiêm trọng, nhưng cũng là nghiện ma túy, đã nói với tôi nhiều lần, anh ấy đã từng nói, tôi đã đi phục hồi chức năng ba hoặc bốn lần rồi mà vẫn không có hiệu quả. Vâng. Và tôi nghĩ rằng khi phương pháp điều trị phổ biến nhất hoặc nổi tiếng nhất không hiệu quả với bạn, bạn sẽ có cảm giác tuyệt vọng lớn hơn. Bạn có phải là fan của phục hồi chức năng không? Nói chung, không.
Dịch đoạn văn sau sang tiếng Việt:
Vì vậy, bạn biết đấy, phục hồi chức năng là ý tưởng rằng bạn đi đâu đó trong một tuần, hai tuần, rồi bạn như được chữa khỏi, đúng không? Nó gần như là mọi người đã nghĩ rằng nghiện là một loại nhiễm trùng mà bạn cần, như, hai tuần kháng sinh rồi xong. Những gì chúng ta thực sự hiểu là đối với nhiều người, nghiện giống như một bệnh mãn tính hoặc thậm chí như ung thư, nơi bạn cần rất nhiều điều trị ngay từ đầu trong vài năm đầu tiên. Và theo thời gian, bạn đạt được sự ổn định và vào thời kỳ thuyên giảm, gần như bạn trở thành một người sống sót sau ung thư. Bạn đang trong quá trình phục hồi lâu dài. Và vì vậy, ý tưởng rằng bạn đi đâu đó trong vài tuần và sau đó bạn trở ra và hoàn toàn khỏe mạnh thực sự không phù hợp với những gì chúng ta biết về nghiện.
Vấn đề khác là nhiều điều xảy ra trong quá trình phục hồi thực sự không có giá trị trị liệu trong hầu hết thời gian. Vì vậy, những thứ mà chúng ta biết là hiệu quả nhất cho nghiện, một là thuốc, mà có rất nhiều sự kỳ thị và sự hiểu lầm về chúng. Và sau đó, thứ hai là, như, liệu pháp tâm lý dựa trên bằng chứng. Những thứ như liệu pháp hành vi nhận thức, liệu pháp tăng cường động lực, bạn biết, làm việc về chấn thương tiềm ẩn của bạn. Thường thì trong các cơ sở phục hồi, mô hình thực sự được xây dựng quanh ý tưởng, như, bạn tách mình khỏi môi trường này. Bạn tham gia vào một số nhóm trong khi bạn ở đó. Đôi khi, thường thì chúng dựa trên mô hình hỗ trợ đồng đẳng hơn. Đôi khi, các liệu pháp được cung cấp, thành thật mà nói, không phải là rất dựa trên bằng chứng. Như là, chúng tôi thực sự đã thực hiện một nghiên cứu này. Đó là một nghiên cứu người mua bí mật, nơi chúng tôi gọi đến các chương trình phục hồi trên toàn quốc để hỏi về những gì họ cung cấp. Và nhiều trong số đó cung cấp những điều như, bạn biết đấy, liệu pháp cưỡi ngựa hoặc liệu pháp hỗ trợ cá heo, mà, như, tôi chắc chắn là rất tuyệt vời khi bơi với cá heo và làm việc với ngựa. Nhưng đó không phải là điều đã được nghiên cứu và hiệu quả. Và nhiều nơi không cung cấp những điều mà chúng ta biết là thực sự hiệu quả, là, bạn biết đấy, các nhà trị liệu được đào tạo trong các liệu pháp dựa trên bằng chứng hoặc liệu pháp thuốc.
Vì vậy, nó là sự kết hợp của, như, một giải pháp ngắn hạn cho một vấn đề dài hạn và không thực sự nhận được điều trị mà bạn cần. Vậy những gì thực sự hoạt động, như, cho rối loạn sử dụng rượu, hầu hết mọi người không biết. Chúng tôi có những loại thuốc rất hiệu quả có thể giúp bạn, ngay cả khi bạn chỉ muốn không uống nhiều hơn. Vì vậy, có một loại thuốc mà tôi đã đề cập ở đầu, thực sự chặn các thụ thể opioid của bạn. Vâng. Điều đó có vẻ hơi buồn cười rằng nó hoạt động với rượu. Nhưng lý do nó hoạt động là vì đối với những người mà phần nào trong lý do khiến họ uống là họ uống, họ cảm nhận được cảm giác giảm đau từ sự giải phóng opioid trong não. Và điều đó khiến họ muốn uống nhiều hơn. Nếu bạn chặn điều đó, mọi người không cảm thấy bị ốm khi uống, nhưng họ chỉ không thấy nó thú vị nữa. Và có một người tên là Sinclair, thực sự, ở châu Âu đã thực hiện một số thí nghiệm thú vị bằng cách sử dụng nó khi cần. Vì vậy, thay vì uống nó như một loại thuốc hàng ngày, nếu bạn biết rằng khi bạn tham gia một sự kiện nghỉ lễ, bạn sắp uống nhiều hơn những gì bạn muốn uống, bạn uống nó, như, 30 phút trước khi bạn đi. Và sau đó điều mà mọi người nhận ra là họ có, như, một ly, và họ sẽ như, ah, tôi ổn. Tôi không có cảm giác muốn uống thêm nữa vì tôi đã không cảm nhận được cảm giác tốt đẹp và giảm bớt.
Bạn nghĩ gì về các loại psychedelics như một cách để chống lại các hành vi nghiện như những điều chúng ta đã mô tả? Vâng. Một trong những thử nghiệm quan trọng nhất trong vài năm qua cho rối loạn sử dụng rượu là psilocybin. Vì vậy, có một nghiên cứu lớn về liệu pháp tâm lý hỗ trợ psilocybin cho rối loạn sử dụng rượu, đã cho thấy hiệu quả thực sự đáng chú ý. Vì vậy, mọi người uống psilocybin, thực sự so sánh, mọi người đến và họ nhận được một liều lớn của Benadryl hoặc psilocybin, và sau đó họ ngồi với một nhà trị liệu trong khoảng tám giờ cho cuộc hành trình psilocybin có hướng dẫn này. Và họ phát hiện rằng mọi người uống ít hơn nhiều sau đó, vì vậy thực sự có vẻ như nó có hiệu quả nào đó. Và suy nghĩ là rằng một phần cách mà các chất gây ảo giác hoạt động là chúng tăng cường độ linh hoạt của não, có nghĩa là khả năng của não để hình thành các con đường mới và kiểu tái đào tạo chính nó. Vì vậy, nó thực sự có vẻ như là một liệu pháp tiềm năng cho rối loạn sử dụng rượu. Psilocybin là hợp chất hoạt động trong những chiếc nấm ma thuật. Vâng, chính xác. Bạn đã nghe nói về Ibogaine chưa? Tôi đã nghe, vâng. Thường được liên kết, đó là một loại psychedelic khác thường liên kết với nghiện. Vâng. Mọi người đã xem xét Ibogaine cho rối loạn sử dụng opioid. Những nghiên cứu đó ít hứa hẹn hơn so với psilocybin, mặc dù nó chưa được kiểm tra theo những cách nghiêm ngặt tương tự gần đây. Một phần là cho rối loạn sử dụng opioid, chúng tôi có những loại thuốc rất hiệu quả đã được chứng minh là cải thiện khả năng phục hồi và giảm tỷ lệ tử vong, vì vậy thật khó để tốt hơn điều đó. Một điều rất thú vị, như, một loại thuốc hoàn toàn mới cho rượu là những loại thuốc đang được sử dụng cho việc giảm cân mà mọi người có lẽ đã nghe nói. Vì vậy, như, Wagovi, Ozempic, toàn bộ lớp thuốc GLP-1 đó dường như cũng giảm việc sử dụng rượu, điều này khá thú vị. Thật sao? Vâng. Họ đã nghiên cứu điều đó chưa? Vâng. Vì vậy, họ, tốt, trước hết, có, nghĩa là, có những chủ đề Reddit và cộng đồng trực tuyến toàn bộ về điều này nơi mọi người đã được kê đơn cho tiểu đường hoặc để giảm cân, và họ đột nhiên nói, tôi không thực sự muốn hút thuốc hoặc uống nữa. Như, cảm giác thúc đẩy đó đã biến mất hoàn toàn. Và đối với một số người, họ thực sự mô tả nó như là, như, kỳ diệu. Họ đã cố gắng ngừng uống trong nhiều năm và lần đầu tiên, họ không cảm thấy cảm giác thèm muốn và khát khao đó. Và gần đây đã có một số thử nghiệm lâm sàng thực sự nơi họ đã thực hiện, bạn biết đấy, các nghiên cứu mù ngẫu nhiên có kiểm soát giả dược và đã cho thấy rằng nó giảm việc uống rượu.
Và vì vậy, đây là một lĩnh vực rất thú vị, nơi mà dường như những loại thuốc đó có thể làm tái khởi động cơn thèm thuốc và cảm giác thèm ăn một cách toàn diện và không chỉ dành riêng cho thực phẩm.
Cái quái gì thế này?
Tôi sẽ cho bạn biết.
Tất cả các bạn có lẽ đều biết rằng tôi dành một lượng lớn thời gian trong năm, khoảng 50 tuần một năm, để đi du lịch khắp thế giới.
Và một trong những mẹo tuyệt vời mà tôi luôn chia sẻ khi đi du lịch là hãy đóng gói thật nhẹ nhàng có thể.
Bởi nếu bạn làm vậy, tôi thấy rằng mình có thể tiết kiệm hàng giờ đồng hồ bằng cách không phải kiểm tra hành lý và sau đó phải chờ đợi chúng ở bên kia.
Vì vậy, tôi luôn mang theo một chiếc túi nhỏ, xinh xắn có thể để trên đầu trong máy bay.
Bất cứ nơi nào tôi đi, ngay cả cho những chuyến đi kéo dài hàng tuần, đó là một mẹo du lịch cực kỳ hữu ích.
Và đó là lý do tại sao tôi phải nói với bạn về nhà tài trợ cho chương trình hôm nay, Exeter.
Chiếc túi này sử dụng một công nghệ thông minh để hút hết không khí ra khỏi hành lý của bạn, cho phép bạn chứa tới ba lần nhiều đồ hơn trong một không gian nhỏ xíu.
Bạn có thể tìm hiểu thêm tại exeter.com.
Và nếu bạn muốn mua một chiếc, bạn có thể sử dụng mã DOAC để được giảm giá 10% cộng với miễn phí vận chuyển và thử nghiệm 100 ngày.
Đó là exeter.com với mã DOAC.
Một trong những cách mà nhiều người trong chúng ta hiểu về nghiện, nếu chúng ta chưa trải nghiệm nó trực tiếp trong cuộc sống của chính mình, là chúng ta nhìn lên các hình mẫu trên ti vi và trong nền văn hóa người nổi tiếng.
Và chúng ta thấy những hình mẫu này, những người mà chúng ta thấy trên sân khấu bắt đầu suy yếu và deteriorating trong mắt công chúng.
Và cuối cùng, dường như thường xuyên là điều không thể tránh khỏi rằng một ngày nào đó tiêu đề của TMZ sẽ vang lên và nói rằng người đó đã qua đời.
Và điều đó xảy ra quá thường xuyên.
Chúng ta nghĩ về, bạn biết đấy, Whitney Houston hoặc tôi đoán Michael Jackson cũng đã được liên kết với cái chết do nghiện.
Tôi nghĩ đó là thuốc giảm đau hay cái gì đó.
Prince, Elvis Presley, Mac Miller, người mà rất nhiều người cũng biết đến.
Và rồi Nicole Smith.
Và ngay cả bây giờ trong mắt công chúng, có một số cá nhân mà chúng ta bắt đầu thấy hành vi thất thường này.
Họ đang đăng bài trên Instagram của họ.
Họ xuất hiện trong xã hội theo một cách hơi khác.
Khi bạn thấy điều đó trong lĩnh vực công việc mà bạn hoạt động, phản ứng tự nhiên của bạn là gì?
Nó khiến bạn cảm thấy như thế nào khi, bạn biết đấy, vì có một vài người mà tôi đang nghĩ đến lúc này mà thế giới đang nói về, bạn biết đấy, chúng ta nghĩ họ có một căn bệnh nghiện.
Chúng ta nghĩ họ cần giúp đỡ.
Phản ứng tự nhiên của bạn với điều đó là gì?
Và những người đó cần gì?
Vâng.
Khi tôi đọc tiêu đề về một người đã qua đời, tôi có nghĩa là, đối với tôi, điều đó thật đau lòng và xé lòng.
Một phần, bởi vì rõ ràng đó là một sinh mạng của con người, với một người mẹ, một người chị hoặc một người anh và những người đã chăm sóc một nhân vật công chúng mà mọi người đã ngưỡng mộ và quan tâm.
Nhưng phần lớn đó là một cái chết hoàn toàn có thể ngăn chặn được.
Thật sự thì không ai nên chết vì một cái chết liên quan đến chất kích thích.
Chúng ta có các công cụ để điều trị nghiện.
Chúng ta biết cách ngăn chặn những tác hại của, bạn biết đấy, quá liều thuốc, chẳng hạn.
Và vì vậy sự thực rằng ai đó có thể chết, đặc biệt là ai đó mà mọi người đã theo dõi từ rất lâu, tôi nghĩ chỉ là một ví dụ bi thảm về sự mismatch giữa những gì chúng ta làm xung quanh nghiện và những gì khoa học nói là thực sự hữu ích.
Tôi nghĩ, bạn biết đấy, khi tôi thấy ai đó đang có dấu hiệu nghiện, thật buồn khi thấy điều đó xảy ra quá công khai mà không ai có thể hỗ trợ người đó.
Và điều đó không phải là một phép diệu kỳ.
Nó sẽ không giống như, bạn biết đấy, bạn có một cuộc can thiệp.
Người đó đi điều trị, và trở nên tốt hơn mãi mãi.
Điều đó tôi nghĩ thường có trong tâm trí mọi người.
Đó là một quá trình, một hành trình, giống như bất kỳ sự thay đổi nào.
Và vì vậy thực sự nó xoay quanh nơi chúng ta bắt đầu, ý tưởng về cách bạn bắt đầu hiểu với người này, cách mà việc sử dụng chất của họ cản trở những gì họ muốn cho chính họ?
Và cuộc sống của họ có thể trở nên tốt hơn thế nào dựa trên những gì họ tin rằng điều tốt hơn là nếu họ thực hiện những thay đổi đối với việc sử dụng chất của họ?
Tôi nhớ có một người bạn đặc biệt đã nghiện, và tôi nhớ luôn là linh hồn của bữa tiệc.
Và tôi nhớ một ngày nọ, anh ấy đến gặp tôi tại một sự kiện và ngồi xuống trước mặt tôi và nói với tôi, anh ấy thì thầm với tôi, anh ấy nói, anh ấy rất đau đớn.
Và anh ấy kể cho tôi về việc điều trị phục hồi và cách mà nó đã thất bại với anh ấy, v.v.
Nhưng điều đó gần như nghe có vẻ không thể tin được rằng một người với nụ cười lớn như vậy lại thì thầm với tôi, đặc biệt là một người đàn ông, vì đàn ông không thực sự nói nhiều về cảm xúc của họ.
Tôi đang trong rất nhiều cơn đau.
Và sau đó hài hước là tôi thấy cách mà thế giới đối xử với cá nhân đó, việc anh ấy đã thì thầm điều đó với tôi một ngày.
Và thế giới, cách mà thế giới đáp ứng với hành vi của anh ấy và tấn công anh và chỉ trích anh.
Nhưng tôi đã được nghe thì thầm đó.
Vâng.
Và cái thì thầm đó đã giúp tôi tái định hình cách đối xử với người đó, nhưng cũng thực sự là những gì nằm ở trung tâm của những gì đang diễn ra.
Và có thể mang lại cho bạn rất nhiều sự đồng cảm, bạn biết đấy.
Rất nhiều sự đồng cảm.
Bởi vì tôi sẽ giống như phần còn lại của thế giới.
Tôi đã chỉ nghĩ, ồ, thật là một tên ngốc.
Thật là một kẻ ngu ngốc.
Như, tại sao anh ấy lại làm như vậy? Đó là hành vi kỳ lạ.
Vâng.
Và bạn đã nói một điều thực sự quan trọng đó là một sự chuyển biến nhẹ trong ngôn từ.
Bạn không nói anh ấy thất bại trong việc điều trị.
Bạn nói rằng việc điều trị đã thất bại với anh ấy.
Và điều đó rất quan trọng bởi vì tôi nghĩ quá thường xuyên, chúng ta đã khiến nó dường như mọi người đang thất bại.
Như, nếu họ đi đến phục hồi mà họ không khỏi bệnh, thì đó là vấn đề của họ, bạn biết đấy.
Và thực sự, việc điều trị đã không đúng với họ.
Nếu ai đó bị ung thư và bệnh ung thư của họ quay lại hoặc không được điều trị bằng hóa trị, chúng ta sẽ không nói, giống như, ôi, họ đã thất bại.
Bạn biết đấy, chúng ta sẽ nói, ừ, điều trị tiếp theo là gì?
Làm thế nào chúng ta có thể đưa họ đến bác sĩ phù hợp?
Và vì vậy có một sự đổ lỗi cá nhân này, và điều đó gây ra sự kỳ thị, mà là một trong những lý do chính mà mọi người không chia sẻ rằng họ đang gặp khó khăn với các chất, rằng họ không tìm kiếm điều trị.
Và vì vậy, chúng ta có rất nhiều sự kỳ thị đối với sự nghiện ma túy và rượu. Đây là một trong những điều kiện xã hội bị kỳ thị nhiều nhất trên toàn cầu. Và vì vậy, tất nhiên, nếu bạn là một người bắt đầu nghĩ rằng, ôi, có thể tôi thực sự có vấn đề. Chẳng hạn, có thể việc sử dụng rượu của tôi đang cản trở mọi thứ, thì thật khó để nói gì vì bạn lo lắng rằng mình sẽ bị đánh giá, bị gán nhãn hoặc bị hiểu lầm. Trong một số trường hợp, điều khủng khiếp có thể xảy ra với bạn. Bạn có thể bị tước quyền nuôi con bởi, bạn biết đấy, cơ quan bảo vệ trẻ em. Bạn có thể mất nhà ở hoặc mất việc làm. Và vì vậy, sự kỳ thị đó đã góp phần vào một vòng luẩn quẩn khủng khiếp nơi mà mọi người, bạn biết đấy, phải thì thầm với ai đó. Nó cho thấy anh ấy đã tin tưởng bạn đến mức nào để có thể thành thật nói về những gì anh ấy đã trải qua vì có quá nhiều sự kỳ thị về chính tình trạng này. Bạn chắc chắn đã có nhiều trường hợp khiến bạn đau lòng. Đúng. Bạn có thể kể cho tôi một trường hợp đã thay đổi bạn không? Ôi trời, nhiều quá. Bạn biết đấy, có một người đàn ông đặc biệt, ông ấy đã chiến đấu với sự nghiện heroin trong một thời gian dài và đã như chúng ta đã nói, đó là một căn bệnh mãn tính đối với ông. Ông đã có những khoảng thời gian mà ông đã làm rất tốt. Ông đã có những khoảng thời gian mà ông đã gặp khó khăn và luôn đảm bảo an toàn trong suốt thời gian đó. Và thực sự – một trong những mối quan hệ có ý nghĩa nhất trong đời ông ấy đã giữ ông ấy bên nhau là mối quan hệ với mẹ ông, và ông sống cùng bà. Họ sống trong nhà ở công cộng. Họ đã, bạn biết đấy, đang đối phó với sự bất ổn về kinh tế như nhiều người khác. Và ai đó đã phát hiện ra rằng ông đang ở cùng bà, và điều đó sẽ đặt bà vào rủi ro về nhà ở của bà. Vì vậy, ông không muốn bà mất nhà, nên ông đã rời đi, nhưng ông đã trở thành người vô gia cư mới. Và đột nhiên, chỉ vì những rào cản xã hội, ông đã phải đối mặt với áp lực của việc vô gia cư và cảm giác cô đơn. Và ngay cả khi có tất cả những liên kết mà ông đã có với mẹ ông và với việc điều trị, ông đã được tìm thấy đã chết giữa hai chiếc xe đậu. Ông đã sử dụng ma túy quá liều một mình trên đường phố. Và tôi luôn nghĩ, như thể – và bạn đã biết ông ấy. Ôi, đúng rồi. Những tác động dây chuyền mà, bạn biết đấy, không nhất thiết phải như vậy. Và tôi nghĩ có rất nhiều cái chết như vậy mà tôi chỉ nghĩ là không nhất thiết phải như thế này. Bạn biết đấy, thực sự không ai nên chết như thế này. Và có rất nhiều điều mà, bạn biết đấy, trong khoảnh khắc cảm thấy như không nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Và tôi nghĩ đó là một phần lý do tạo động lực cho niềm đam mê của tôi với công việc này là tôi không thể luôn cứu được người trước mặt mình hoặc thay đổi vấn đề về vô gia cư hoặc chính sách nhà ở. Nhưng tôi có thể cố gắng làm việc ở quy mô rộng hơn để tạo ra sự khác biệt cho người tiếp theo. Và tôi nghĩ rằng điều đó – điều đó, đối với tôi, cân bằng lại một phần sự đau khổ khi mất đi những người mà tôi quan tâm. Nếu bạn là tổng thống Hoa Kỳ, chẳng hạn, hãy sử dụng đất nước này như một ví dụ, và bạn phải thực hiện những thay đổi ở thượng nguồn đối với cách mà xã hội được thiết kế nhằm giảm thiểu triệu chứng nghiện và hành vi nghiện. Những điều nào bạn sẽ thay đổi về cách mà xã hội của chúng ta được thiết kế? Bạn có thể thay đổi bất cứ điều gì. Đúng. Ý tôi là, bắt đầu từ ở thượng nguồn, điều lớn nhất sẽ là xây dựng sức bền và xây dựng mối liên kết từ sớm. Vì vậy, bạn biết đấy, tôi nghĩ những điều này mà cảm thấy không liên quan đến nghiện bản thân lại thực sự có liên hệ sâu sắc khi chúng ta nghĩ về những trải nghiệm khó khăn trong thời thơ ấu. Vì vậy, khi chúng ta nghĩ về việc phòng ngừa cho trẻ em, bạn biết đấy, thường người ta đã nhìn vào, như giáo dục, như việc nói với mọi người – nói với trẻ em rằng ma túy là xấu. Điều đó không hiệu quả. Điều thực sự hiệu quả là xây dựng sức bền cho giới trẻ. Vì vậy, xây dựng sức bền, xây dựng mối liên kết. Vậy điều đó trông như thế nào? Nó trông như nhà ở hợp lý. Nó trông như những công viên nơi mọi người có thể ra ngoài và chơi thể thao, tập thể dục và xây dựng các mối quan hệ. Nó trông như việc hỗ trợ các gia đình để các gia đình có thể ở bên nhau và như vậy những mối quan hệ và sự gắn bó ban đầu có thể được hình thành tốt. Đó là công việc phòng ngừa thực sự là cố gắng phá vỡ chu kỳ của chấn thương giữa các thế hệ, nghèo đói, sử dụng chất và thực sự hỗ trợ các gia đình, cộng đồng ngay từ đầu. Nó làm tôi nhớ đến Rat Park. Đúng. Ừ, Rat Park là một ví dụ tuyệt vời về điều đó. Rat Park là gì đối với những ai không biết? Đúng. Vì vậy, Rat Park là một loạt các thí nghiệm mà đã được thực hiện, nơi mà họ thực chất đã lấy – họ đang cố gắng hiểu những tác nhân gây nghiện bằng cách sử dụng mô hình chuột. Và vì vậy, họ đã đưa chuột và có một mô hình trong đó chuột bị cô lập trong chuồng của chính chúng với không có gì để làm và không có kết nối với con người. Và chúng có thể tiếp cận một chất như morphine hoặc cocaine và chúng có thể ấn một cần gạt để có thêm. Và những con vật đó, khi bị thiếu kết nối và bị cô lập, không có gì để làm, đã sử dụng nhiều hơn chất đó. Nó cho chúng cảm giác dễ chịu. Chúng đã sử dụng nhiều hơn chất đó. Họ đã đưa những con vật đó vào một chiếc chuồng tuyệt vời, với nhiều khu vực để chơi, như những cái bánh xe để leo trèo và nhiều bạn bè và chuột khác. Và đột nhiên, họ thấy rằng những con vật đó không còn ấn cần gạt và cố gắng lấy thêm chất đó. Và bạn biết đấy, đây là một mô hình hơi đơn giản, có lẽ là quá đơn giản. Nhưng nó cho thấy rằng rất nhiều sự nghiện thực sự liên quan đến ý tưởng kết nối này, khôi phục lại kiểu thế giới xung quanh chúng ta, cộng đồng, sự liên kết mà chúng ta có, những cơ hội và mục đích và ý nghĩa và hy vọng. Vì vậy, tôi nghĩ đó là phòng ngừa thực sự. Và sau đó là cách chúng ta thực sự giải quyết những người đang gặp vấn đề. Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, điều tôi sẽ làm ở đó là trước tiên làm cho việc điều trị nghiện trở nên sẵn có rộng rãi ngay khi mọi người cần đến nó.
Khi bạn bước vào văn phòng của bác sĩ đa khoa hoặc ở phòng cấp cứu, bạn được tiếp đãi với lòng từ bi, với sự khoa học, với những người hỏi bạn họ có thể làm gì để giúp đỡ và cung cấp cho bạn sự chăm sóc hiệu quả như cách họ làm nếu bạn vừa nhận được chẩn đoán ung thư mới hoặc một chẩn đoán mới về vấn đề tim mạch.
Và chúng ta hoàn toàn phải định hướng lại điều trị để nó giống với cách mà chúng ta nhìn nhận bất kỳ vấn đề sức khỏe nào khác.
Và chúng ta cần dừng lại việc trừng phạt những người sử dụng chất kích thích, nơi mà, bạn biết đấy, nhiều lúc người ta vẫn bị gửi vào tù vì việc sử dụng chất kích thích, điều này, bạn biết đấy, tạo ra một thông điệp hỗn loạn.
Nếu chúng ta nói đây là một vấn đề sức khỏe ở một khía cạnh, nhưng cùng lúc đó chúng ta lại đưa bạn vào tù, thì hai điều này không nhất thiết phải phù hợp với nhau.
Nhiều người chúng ta đang sống trong mô hình đầu tiên của Rat Park.
Đúng vậy.
Chúng ta sống một mình.
Chúng ta sống ở những thành phố lớn này.
Chúng ta đang ít vận động hơn bao giờ hết.
Có thể, bạn biết đấy, chúng ta chuyển đến một thành phố lớn vì chúng ta không có, có nghĩa là chúng ta không có gia đình xung quanh.
Chúng ta có thể đang làm một công việc.
Thật sự thách thức.
Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi khi nghĩ về nghiện và rượu và một số hành vi khác, nhưng rộng hơn ngoài rượu như một chất kích thích, những hành vi nghiện khác, cho dù là mạng xã hội hay thứ chúng ta ăn uống hay khiêu dâm hay trong những thói quen tốt, thực phẩm lành mạnh, tập thể dục, những hành vi có năng suất, tại sao chúng ta lại đang gặp khó khăn đến thế.
Và tôi thường tự hỏi liệu chúng ta nên đến như những nơi cộng đồng và sống, bạn biết đấy?
Đúng vậy.
Trong các nhóm.
Tôi có ý rằng tôi không nghĩ con người được sinh ra để sống như thế này.
Và đây là một điều tương đối mới, đúng không?
Chúng ta thường sống trong một làng hoặc một cộng đồng.
Chúng ta sống trong những hộ gia đình đa thế hệ.
Tôi có những đứa trẻ nhỏ và tôi nghĩ việc có con thật sự mở mang mắt của tôi về điều đó, như kiểu, ôi, điều đó có lý do vì sao mọi người sống với cha mẹ và ông bà của họ và có những gia đình lớn để tạo ra, bạn biết đấy, cộng đồng và một dạng gia đình mở rộng xung quanh mình.
Và chúng ta đã mất mát điều đó theo nhiều cách.
Và tôi nghĩ những cách mà chúng ta từng có được điều đó, như tôn giáo, có thể không – có thể điều đó vẫn còn đọng lại với một số người, nhưng với những người khác thì có thể không.
Và vì vậy, tìm kiếm những cách khác để gắn bó, để tìm kiếm ý nghĩa và mục đích, có thể qua rất nhiều điều khác nhau.
Bạn biết đấy, tôi nghĩ mọi người đang tìm kiếm những cách sáng tạo để làm điều đó.
Nó có thể là qua việc tìm kiếm một hoạt động tình nguyện, tìm kiếm một loại nhóm xã hội khác nào đó.
Một số người làm điều đó qua thể thao.
Bạn biết đấy, họ tìm thấy sự kết nối và tham gia với những người mà họ không thực sự quen biết qua tình yêu chung quanh một hoạt động hoặc một đội nhóm.
Nhưng thực sự, nhìn nhận điều đó như một ưu tiên cũng giống như bạn sẽ ưu tiên những điều khác trong cuộc sống và sức khỏe của bạn.
Và bạn có phải là một người ủng hộ liệu pháp như một phương pháp để giải quyết các chấn thương thời thơ ấu không?
Chắc chắn rồi, vâng.
Tôi nghĩ một trong những vấn đề là quá nhiều lần liệu pháp đã bị áp đặt lên mọi người.
Tôi nghĩ rằng tôi chủ trương nhiều hơn vào việc chúng ta cần làm cho việc điều trị có sẵn, thân thiện và chất lượng cao để mọi người có thể hưởng lợi từ nó.
Và liệu pháp là một phần rất lớn trong đó.
Bạn biết đấy, nó liên quan đến rất nhiều điều.
Nó liên quan đến sự kết nối.
Nó liên quan đến việc tìm hiểu những lý do tại sao mọi người sử dụng ngay từ đầu, giải quyết và chữa lành những chấn thương đó.
Điều đó cũng quan trọng rằng chúng ta có những nhà trị liệu tốt, được đào tạo tốt, có lòng đồng cảm.
Vì vậy, đã có rất nhiều nghiên cứu thú vị xem xét thực sự xem một nhà trị liệu có lòng đồng cảm như thế nào, có lẽ là yếu tố dự đoán mạnh mẽ nhất về việc bạn có ngừng sử dụng, thay đổi việc sử dụng rượu hoặc ma túy hay không.
Thật sao?
Điều này thật sự thú vị bởi vì chúng ta thường nghĩ rằng, bạn biết đấy, bạn có thể đã nghe ai đó nói rằng, tôi không thực sự thích nhà trị liệu của mình.
Và tôi nghĩ phản ứng của ai đó về điều đó là như, ôi, như bạn không thực sự thích liệu pháp.
Nhưng họ thực sự đã làm rất nhiều nghiên cứu cho thấy rằng một nhà trị liệu kém đồng cảm, khách hàng của họ có khả năng sử dụng nhiều chất kích thích hơn vào cuối khóa điều trị đó.
Vì vậy, thực sự có một lực lượng lao động được đào tạo tốt, đầy lòng nhân ái và dựa trên bằng chứng là cực kỳ quan trọng.
Và tôi đoán điều đó cũng áp dụng cho gia đình và bạn bè.
Vâng.
Vâng.
Tôi nghĩ lòng đồng cảm thực sự mạnh mẽ.
Những thứ kiểu như vậy mà chúng ta nghĩ là kỹ năng mềm thực sự rất quan trọng.
Có thể kéo ai đó đứng lên được không?
Tôi, bạn biết đấy, bởi vì tôi đã nói chuyện với, tôi nghĩ là đã nói chuyện với Tiến sĩ Anna Lenke về điều này, về ý tưởng rằng bạn có thể đóng vai trò trong sự nghiện của ai đó.
Đúng vậy.
Tôi muốn giúp một người bạn của tôi đang nghiện.
Và vì vậy tôi ở đó với họ.
Tôi đang an ủi họ.
Nhưng thực tế là theo một cách nào đó tôi đang củng cố hành vi nghiện đó bởi vì tôi, tôi đang củng cố tích cực nó bởi vì tôi đang hỗ trợ họ rất nhiều và tôi yêu họ rất nhiều.
Và tôi đang cho họ rất nhiều sự chú ý đồng cảm mà thực tế tôi đang đóng vai trò trong việc tiếp tục sự nghiện đó.
Có phải điều đó là khả thi không?
Vâng.
Ý tôi là, đây là khái niệm như kích thích, mà tôi nghĩ là tinh tế.
Tôi sẽ nói rằng về cốt lõi, điều đó thực sự có vấn đề rất lớn rằng hầu hết, tình yêu và sự hỗ trợ sẽ không bao giờ gây hại.
Và khi tôi nói chuyện với bệnh nhân, thường điều đã khiến họ cuối cùng tham gia vào điều trị không phải là một hậu quả tồi tệ nào đó.
Nó là ý tưởng rằng ai đó quan tâm đến họ đủ trong một khoảnh khắc mà họ không yêu bản thân mình rất nhiều và cảm thấy tuyệt vọng rằng ai đó sẵn lòng nâng đỡ họ và tin vào họ.
Và đó là những khoảnh khắc nhỏ của sự tử tế.
Như tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện về một bệnh nhân mà chúng tôi đã chăm sóc trong bệnh viện, người đã ở đó vì một loại nhiễm trùng đe dọa đến tính mạng liên quan đến việc sử dụng thuốc của họ.
Và một năm đúng ngày sau khi anh ấy nhập viện, anh ấy đã viết một bức thư cho đội ngũ của chúng tôi và anh ấy đã nói, bạn biết đấy, tôi sẽ không bao giờ quên những khoảnh khắc mà các bạn đến và chỉ ngồi cùng tôi và nói chuyện với tôi.
Và giờ đây, anh ấy gửi một email mỗi năm vào ngày kỷ niệm khi anh ấy xuất viện khỏi bệnh viện. Và chính những khoảnh khắc nhân văn, sự kết nối, lại là ý tưởng kết nối thường là chất xúc tác cho sự thay đổi, loại hy vọng và niềm tin rằng cuộc sống của bạn có thể trở nên tốt đẹp hơn theo cách nào đó, thay vì ý tưởng như là làm tăng thêm nỗi đau và sự khổ sở của ai đó. Và điều đó diễn ra theo nhiều cách khác nhau. Trong các gia đình, một trong những công cụ hiệu quả nhất mà chúng tôi dạy cho mọi người là một cái gọi là CRAFT, viết tắt của Tăng cường Cộng đồng và Đào tạo Gia đình. Nó rất khác với, như, những gì mọi người có thể đã thấy, như là các chương trình mà bạn phải dàn dựng một buổi can thiệp và nói với ai đó tất cả hoặc không có gì. Nhưng CRAFT thì rất khác. Nó dạy cho mọi người, trước tiên, làm thế nào để hiểu về khoa học của nghiện, các thành viên trong gia đình? Thứ hai, làm thế nào để bạn nhận được sự hỗ trợ cho bản thân? Bởi vì thật sự rất khó để đối phó với nghiện trong một gia đình. Và sau đó bạn bắt đầu học về hậu quả theo một cách khác? Như là, nếu bạn là một bậc phụ huynh và đứa trẻ của bạn nghỉ học vì chúng đang sử dụng, bạn không muốn bao che cho chúng và củng cố hành vi của chúng. Nhưng bạn cũng không cần phải đuổi chúng ra khỏi nhà, rằng có những mức độ hậu quả khác nhau thực sự có thể giúp người khác thay đổi. Một trong những động lực lớn nhất cho sự thay đổi thực sự là sự củng cố tích cực những hành vi mà bạn muốn thấy. Điều đó đã được gọi là quản lý điều kiện trong thế giới điều trị. Và, bạn biết đấy, các công ty bảo hiểm sức khỏe, nhiều công ty đã nhận ra điều này, đúng không? Nếu bạn nhận lại tiền vì tham gia một phòng tập thể dục hoặc bạn nhận được các khoản hoàn tiền cho việc làm điều mà mọi người muốn thấy, họ sẽ làm nhiều hơn nữa. Điều đó đúng trong hành vi con người. Nó rất đúng với nghiện. Nhưng chúng ta thường làm điều trái ngược. Chúng ta cố gắng trừng phạt mọi người để họ khỏe hơn thay vì củng cố loại hành vi lành mạnh mà chúng ta muốn thấy nhiều hơn, nếu điều đó có ý nghĩa. Vâng, tôi đoán tôi đang cố gắng đại diện cho một thành viên khán giả đang lắng nghe điều này ngay bây giờ, người biết ai đó trong cuộc sống của họ đã có hành vi nghiện. Và họ đã cố gắng thể hiện sự đồng cảm. Họ đã cố gắng cung cấp sự hỗ trợ. Họ đã cố gắng giúp đỡ người đó nhưng mọi thứ vẫn không thay đổi. Vâng. Trong tình huống đó, có thể người gặp khó khăn với nghiện không chấp nhận sự hỗ trợ, không tham gia các cuộc họp, không nói chuyện với nhà trị liệu. Vâng. Trong một tình huống như vậy, khi bạn đang cung cấp sự giúp đỡ cho ai đó và họ không nhận, họ không sẵn lòng khám phá các phương pháp điều trị y tế khác nhau. Họ sống trong nhà của bạn, họ sống trong nhà của bạn, họ can thiệp vào cuộc sống của bạn, bất kể là gì. Liệu có điểm nào bạn nói rằng đủ là đủ? Vâng. Trước tiên, thật sự rất khó để ở đó như một thành viên trong gia đình hoặc bạn bè. Vì vậy, đối với bất kỳ ai đang lắng nghe, tôi đã ở đó, điều đó cực kỳ khó khăn. Hãy có lòng nhân hậu với bản thân bạn. Tôi nghĩ rằng quyết định khác mà bạn đang nói đến là vào một thời điểm nào đó bạn phải đưa ra quyết định để bảo vệ bản thân mình. Giả sử bạn có ai đó trong nhà của bạn đang đối mặt với nghiện, người mà, bạn biết, trở nên hung dữ hoặc đang ăn cắp tiền hoặc, bạn biết đấy, gây ra chấn thương cho những người sống trong nhà. Vào một thời điểm nào đó, bạn có thể cần phải quyết định rằng vì sức khỏe của mình, vì sức khỏe của cả gia đình, tôi không thể có điều này trong cuộc sống của tôi ngay bây giờ. Điều đó khác hoàn toàn với việc nói rằng đuổi họ đi sẽ làm cho họ khá hơn. Vì vậy, sự khác biệt ở đây là bảo vệ bản thân là điều hoàn toàn đúng. Đôi khi, chúng ta cần phải làm điều đó. Và đôi khi có những thứ chỉ có thể làm đến thế. Nhưng đừng đánh lừa bản thân rằng hành động đó là để giúp người khác, và điều đó cũng không sao cả. Tôi nghĩ rằng một phần khác là, bạn biết đấy, vào cuối ngày, trước tiên, thật dễ dàng hơn khi là một người điều trị. Vì vậy, tôi đã là một thành viên trong gia đình. Tôi đã là một nhà trị liệu. Là một nhà trị liệu, tôi thực sự có thể không điều kiện. Vì vậy, tôi sẽ là bác sĩ của ai đó cho dù họ tiếp tục sử dụng heroin hay tiếp tục uống rượu hay không. Và có điều gì đó thật đẹp trong điều đó. Như là sự gắn kết của tôi với ai đó không phụ thuộc vào việc họ có thay đổi hay không. Là một thành viên trong gia đình, điều đó khó hơn, đặc biệt nếu bạn là một đứa trẻ phụ thuộc vào ai đó hoặc bạn đang trong một cuộc hôn nhân hoặc một mối quan hệ. Vì vậy, bạn có thể phải đưa ra những lựa chọn khác. Nhưng tôi nghĩ rằng vào cuối ngày, mọi người không thay đổi chỉ vì lý do mà chúng ta nghĩ họ nên thay đổi. Họ thay đổi vì họ nghĩ cuộc sống của họ sẽ tốt đẹp hơn theo một cách nào đó. Vì vậy, chìa khóa trở thành việc tìm ra, như, tại sao cuộc sống của người này có thể tốt hơn nếu họ thực hiện thay đổi đối với việc sử dụng rượu hoặc ma túy của họ? Vì vậy, đó là một sự thay đổi mà bạn trở thành một phần của đội của họ thay vì cố gắng kéo họ đến nước, bạn biết đấy, kéo ngựa đến nước. Và có một loại bản năng con người thú vị là không ai trong chúng ta thích bị bảo phải làm gì. Vì vậy, có một cái gọi là phản xạ viết, mà thật sự rất khó cho những người chăm sóc. Thật khó cho các bậc phụ huynh bởi vì chúng tôi thích nói với mọi người, như, những lời khuyên tuyệt vời của chúng tôi và tại sao những gì họ đang làm là sai và họ nên nghe lời khuyên tuyệt vời của bác sĩ của chúng tôi. Và điều này có thể, như, nói với ai đó, như, bạn không thấy điều bạn đang làm đang gây hại sao? Bạn nên thay đổi. Nó cũng có thể tinh tế hơn. Nó có thể giống như, giảng giải cho ai đó hoặc cố gắng giáo dục họ. Nhưng khi ai đó nhét cái gì đó vào miệng bạn, bản năng của bạn là phản kháng. Đó chỉ là, hành vi tự nhiên của con người, ngay cả khi đó là một ý tưởng hay. Nếu ai đó, như, nhét một cái kem vào mặt bạn và bảo ăn đi. Ngay cả khi bạn thích kem, bạn có thể sẽ nói, chờ đã, tôi không chắc tôi muốn ăn kem này. Và vì vậy, chìa khóa là không cho ai đó biết phải làm gì. Mà là hiểu lý do tại sao họ muốn thay đổi. Và khi bạn làm điều đó, thì đột nhiên bạn nhận ra rằng, như, cảm giác tốt hơn.
Bạn không cố kéo ai đó về phía nào. Nó không – bạn không có, kiểu như, lợi ích cá nhân trong quyết định mà họ đưa ra. Nhưng bạn thật sự là một đối tác với họ và cùng nhau tìm ra điều gì đang gây ra vấn đề cho bạn và tại sao cuộc sống của bạn có thể sẽ tốt hơn nếu bạn thay đổi cách sử dụng rượu hoặc cách uống rượu hoặc sử dụng chất kích thích. Sự khác biệt trong việc truyền đạt thông điệp đó là gì? Bởi vì cả hai cuối cùng đều hướng đến cùng một kết quả. Nhưng có vẻ như ngôn ngữ có thể khác nhau một chút. Vâng, rất khác. Trong ngôn ngữ y tế và ngôn ngữ trị liệu, chúng tôi nói về một khái niệm gọi là phỏng vấn động lực, đó là – nó trở thành giống như một trò chơi tâm trí. Nhưng về cơ bản, đó là cách cố gắng nhận diện từ người đó lý do của họ cho sự thay đổi và phản ánh lại cho họ. Vì vậy, không phải bạn nói với họ rằng bạn nghĩ họ nên thay đổi, mà bạn đang cố gắng khơi dậy động lực của họ và khuếch đại nó. Và cuối cùng, bạn đang trao lại quyền lực cho họ. Điều đó có thể trông giống như điều ai đó nói, bạn biết đấy – Tôi sẽ là bệnh nhân của bạn. Vậy, vâng, tôi thực sự uống nhiều. Tôi uống vài lần một ngày, đặc biệt là vào buổi sáng. Nhưng không sao cả. Bạn biết đấy, tôi vẫn quản lý để đến văn phòng mỗi ngày. Rõ ràng, tôi gặp một vài vấn đề kỷ luật tại nơi làm việc. Nhưng ngoài điều đó ra, bạn biết đấy, và bạn tôi đã rời bỏ tôi. Nhưng ngoài điều đó ra, tất cả mọi thứ vẫn ổn. Và tôi có thể quản lý điều này. Có vẻ như việc sử dụng rượu của bạn đang gây ra một số vấn đề tại nơi làm việc và trong các mối quan hệ của bạn. Đúng vậy, đúng vậy. Vâng, tôi đã mất – bạn tôi đã bỏ tôi. Và tôi vẫn liên tục nhận được những thông báo vi phạm kỷ luật ở công ty và kỷ luật vì đôi khi tôi đến trễ. Và khi tôi ở đó, đôi khi tôi ngủ gật, v.v. Và tôi – rõ ràng, tôi làm việc với máy móc lớn. Vì vậy có một chút rủi ro ở đó. Nhưng ngoài điều đó ra, thì cũng ổn. Có vẻ như bạn đang lo lắng về sự an toàn của mình tại nơi làm việc và cũng như việc uống rượu của bạn đang bắt đầu ảnh hưởng đến công việc và các mối quan hệ của bạn. Điều đó đúng, vâng. Tôi, bạn biết đấy. Tôi đã làm việc trên cần cẩu đặc biệt. Bị say xỉn trên cần cẩu đặc biệt đã gây ra một vài sự cố. Và, bạn biết đấy, đôi khi tôi rất lo lắng rằng một ngày nào đó điều đó sẽ đi quá xa, vâng. Vâng, có vẻ như điều đó thực sự đáng sợ là bạn rất lo lắng rằng việc sử dụng rượu của bạn có thể gây ra một tai nạn nghiêm trọng hay đe dọa đến tính mạng tại nơi làm việc. Vâng, và sau đó tôi sẽ làm gì để kiếm sống, bạn biết đấy, bởi vì nếu bạn có một điều như vậy trong hồ sơ của mình, thì tôi sẽ không bao giờ có thể trở thành một người vận hành máy móc nữa. Vâng, và công việc của bạn nghe có vẻ thật sự quan trọng đối với bạn. Nó rất quan trọng. Rượu đang bắt đầu cản trở điều đó. Vâng, 100%. Vâng. Vậy, những mục tiêu của bạn trong tương lai liên quan đến công việc hoặc mối quan hệ của bạn là gì? À, tôi biết tôi thực sự nên, tôi thực sự nên giải quyết vấn đề rượu này mà tôi có. Và tôi rất muốn tìm một người bạn đời. Điều đó thật sự quan trọng với tôi vì tôi muốn có một gia đình. Vì vậy, bạn biết đấy, rõ ràng điều kiện tiên quyết để có một gia đình là tìm một người bạn đời, thật sự. Vậy, vâng. Vâng, có vẻ như bạn thật sự cam kết suy nghĩ về việc thay đổi cách uống rượu của mình và bạn mong muốn tìm một người bạn đời và gia đình và bạn lo lắng rằng rượu có thể cản trở điều đó. Vì vậy, những gì bạn đang làm ở đó là bạn không đang dẫn dắt tôi, bạn đang kiểu như xô tôi, nếu điều đó có nghĩa. Có một chút như là một trò chơi tâm trí Jedi mà bạn đang – vì vậy thực chất, thực sự là – nó có chút khó khăn khi bạn lần đầu học cách làm điều đó vì điều tôi đang cố gắng làm là lắng nghe những gì được gọi là “thay đổi lời nói”. Vì vậy, bất kỳ thông tin nhỏ nào bạn cung cấp cho tôi về việc thay đổi. Vì vậy bạn đang nói như, “ồ, tôi bắt đầu nhận được những vi phạm này”. Tôi lo lắng về điều này liên quan đến an toàn nơi làm việc. Tôi muốn có một người bạn đời. Đó là như – đó là một kho vàng của những hạt nhỏ của sự thay đổi. Và tôi đang phớt lờ tất cả những lời nói duy trì của bạn. Vì vậy, bất kỳ điều gì mà bạn đang biện minh cho hiện trạng, không phải là vấn đề lớn. Uống rượu không phải là một vấn đề lớn. Tôi không thể thay đổi. Tôi thậm chí không thừa nhận nó hay đề cập đến nó. Và điều đó thực sự khó khăn vì tôi nghĩ hầu hết chúng ta chú ý đến những điều tiêu cực. Vì vậy, nếu bạn nghĩ về một cuộc đánh giá hiệu suất tại nơi làm việc hoặc ai đó cung cấp cho bạn bất kỳ loại phản hồi nào, chúng ta thường có xu hướng khuếch đại và nhớ như là một điều tồi tệ mà ai đó đã nói với chúng ta và quên đi hàng triệu điều tốt đẹp khác. Vì vậy, bạn phải thay đổi – bạn phải kiểu như đào tạo bản thân để làm điều ngược lại, để nghe những hạt nhỏ của “thay đổi lời nói”. Và sau đó, về cơ bản, tôi đang trở thành một chiếc gương, nhưng tôi đang khuếch đại nó. Vì vậy, tôi lấy những hạt nhỏ của “thay đổi lời nói”. Tôi phản ánh lại cho lời của chính bạn. Vì vậy, tôi không nói với bạn rằng bạn nên ngừng uống rượu vì nó không an toàn tại nơi làm việc. Tôi đang phản ánh lại cho bạn như là bạn đang bắt đầu lo lắng rằng bạn có thể gặp một tai nạn ở nơi làm việc, và điều đó thật sự nghiêm trọng. Và đó là một cách dẫn dắt cuộc trò chuyện tiến lên. Một điểm chính khác là nếu bạn gặp phải sự kháng cự, bạn muốn chuyển hướng vì khi bạn bắt đầu tranh luận, bất kể đó là về chính trị hay bất cứ điều gì, mọi người sẽ cố thủ. Vì vậy, nếu bạn bắt đầu tranh cãi với ai đó, bạn phải tìm một cách khác. Bạn chỉ cần phải chuyển hướng và chuyển sang một chiến thuật khác vì càng tranh luận, mọi người càng cố thủ trong quan điểm của họ. Điều đó rất quan trọng hơn là thắng cuộc tranh luận hơn là tiến lên. Thế còn nếu bạn muốn thay đổi chính mình thì sao? Có một quy trình, một hệ thống, một phương pháp nào đó để giúp bạn khám phá những hành vi lý tưởng của bạn, lý do của bạn là gì, và thực hiện sự thay đổi không? Đó là lý do tại sao tôi thường nói, lý do của bạn là gì? Tôi nghĩ điều đó thật hấp dẫn. Giống như tất cả chúng ta đều muốn sống cuộc sống tốt nhất của mình, bất kể điều đó có nghĩa là gì đối với chúng ta. Và vì vậy có một mục đích, có một mục tiêu có thể là điều quan trọng nhất. Động lực là quan trọng. Chúng ta nói rất nhiều về động lực.
Nhưng động lực thì có thể phai nhạt. Nó có thể trượt qua và thay đổi trong suốt một ngày. Vì vậy, bạn có thể lấy một ví dụ khá bình thường. Bạn muốn có được vóc dáng đẹp và cảm thấy rất có động lực vào một ngày. Nhưng sáng hôm sau, đồng hồ báo thức của bạn kêu lúc 5 giờ sáng, và bạn cảm thấy mệt mỏi, trong khi nằm ấm áp trong chăn. Có thể là bạn thức khuya một chút. Lúc này, động lực của bạn sẽ giảm sút, đúng không? Nếu bạn không có một mục tiêu hay một lý do hay một đích đến, thì sẽ rất khó để thực sự có năng lượng để đứng dậy.
Vì vậy, việc tìm ra mục đích của bản thân và cố gắng tìm cách tận hưởng quá trình rất quan trọng. Bởi vì nếu bạn luôn làm việc hướng tới một mục tiêu trong tương lai, một số người rất có định hướng mục tiêu và điều đó có hiệu quả với họ. Nhưng tìm ra niềm vui trong quá trình sẽ giúp bạn. Hãy để tôi lấy ví dụ về rượu. Không phải vấn đề nghiện ngập đâu. Chỉ là việc thay đổi thói quen uống rượu trong cuộc sống của bạn. Nếu bạn chỉ nghĩ, “Ôi, tôi nên ngừng uống rượu vì uống là xấu cho tôi.” Điều đó giống như một mục tiêu khá mơ hồ, đúng không? Nó không thực sự liên quan đến điều gì đó quan trọng với bạn.
Và sẽ khó để tuân thủ điều đó. Nếu thay vào đó, bạn nghĩ, “Được rồi, tôi đã bắt đầu nhận ra rằng khi tôi uống mỗi đêm, tôi không hoàn thành công việc mà tôi muốn vì tôi quá mệt và ngủ thiếp đi. Tôi không cảm thấy tỉnh táo vào buổi sáng vì tôi không ngủ ngon. Tôi không dậy sớm để tập thể dục, và đó là điều thật sự quan trọng với tôi. Tôi không có mặt bên gia đình như tôi muốn.” Vậy thì tất cả những mục tiêu nhỏ này sẽ giúp bạn dễ dàng hơn để thay đổi. Có thể bạn quyết định, “Tôi sẽ không uống rượu.” “Tôi chỉ uống hai ngày trong tuần.” Và khi tôi uống rượu, tôi sẽ giữ ở mức đó. Nhưng lý do không phải là một khuyến nghị mơ hồ nào từ bác sĩ. Mà là vì bạn đang làm việc rất chăm chỉ, và cảm thấy tuyệt vời khi có năng suất làm việc sau bữa tối. Bạn đang tập luyện cho một cuộc đua và bạn muốn dậy vào buổi sáng để chạy. Và bạn thực sự nhận thấy những bước nhỏ đó, giống như, “Wow, thật tuyệt. Hôm nay tôi đã dậy và cảm thấy rất tỉnh táo.” Như vậy, bạn đang củng cố mục tiêu của mình ngay từ đó. Bạn không đang hướng tới một điều gì đó trừu tượng không thực sự quan trọng với bạn.
Vì vậy, bạn muốn đặt ra những mục tiêu thật sự tập trung, cá nhân hóa và gắn chặt nó với lý do của bạn. Và lý do của bạn có thể rất khác so với lý do của tôi hay của người khác. Có thể là, như bạn biết đấy, giấc ngủ rất quan trọng với bạn. Hoặc, bạn có thể có một mối quan hệ khác với rượu. Một ví dụ khác mà tôi sẽ đưa ra là mọi người thì khác nhau, đúng không? Chúng ta phản ứng khác nhau với mọi thứ. Một số người có thể mở một túi khoai tây chiên và ăn hai cái rồi đi ra. Một số người khác thì khi họ mở túi, họ sẽ ăn hết tất cả. Và vì vậy, đơn giản hơn là không mở túi ra.
Và rượu cũng giống như vậy. Một số người có thể thấy rằng nếu họ mở một chai rượu vang hay có rượu trong nhà, họ sẽ uống hết. Và ý tưởng về việc cố gắng giữ ở mức uống nhỏ thật ra rất khó. Thay vào đó, sẽ đơn giản và dễ dàng hơn nhiều nếu bạn hoàn toàn tránh xa hoặc chỉ uống khi ở nhà hàng hoặc gì đó. Vì vậy, bạn thực sự phải hiểu cách mà mục tiêu của bạn, lý do của bạn, mục đích của bạn tương tác với phản ứng của bạn đối với bất kỳ điều gì mà bạn đang làm việc. Và điều đó sẽ khác nhau với từng người.
Có điều gì khác, những thói quen khác mà chúng ta nên nghĩ tới khi cố gắng vượt qua một cơn nghiện không? Nếu chúng ta coi rượu như ở đáy dòng suối, có điều gì khác ở thượng nguồn mà tôi nên suy nghĩ không? Chúng ta đã nói về các kết nối xã hội và mối quan hệ. Vì vậy, tôi cần đảm bảo rằng tôi được bao quanh bởi những người. Tôi đang giao lưu vì điều đó sẽ là một cách cách ly khỏi căng thẳng và cô đơn, điều sẽ gây khó chịu cho tôi, dẫn tôi đến rượu.
Nhưng còn điều gì khác mà tôi nên suy nghĩ khi quyết định thay đổi trong cuộc sống của mình không? Có. Có rất nhiều điều. Tôi nghĩ rằng đầu tiên, bất kỳ sự thay đổi hành vi nào, dù là rượu hay cái khác, nếu bạn cảm thấy kiệt sức, mệt mỏi và không phải là phiên bản tốt nhất của chính mình, thì sẽ khó khăn hơn để thực hiện một sự thay đổi. Vì vậy, nếu bạn nghĩ về bất kỳ quyết định lớn nào mà bạn đã đưa ra để thay đổi công việc, bắt đầu một thói quen thể dục, hoặc rời bỏ một mối quan hệ, bạn có thể không chọn ngày mà bạn cảm thấy kiệt sức, lo âu, căng thẳng và không phải là phiên bản tốt nhất của mình để thực hiện sự thay đổi đó.
Sự thay đổi thì khó khăn. Vì vậy, bạn muốn cố gắng cải thiện những điều khác trong cuộc sống của mình, ăn uống lành mạnh, ngủ đủ giấc, cố gắng tập thể dục, những điều sẽ giúp bạn cảm thấy khỏe mạnh và là phiên bản tốt nhất của mình khi bạn cố gắng thực hiện một sự thay đổi. Điều đó có liên quan đến dopamine không? Vâng, bởi vì có nghĩa là hệ thống thưởng tự nhiên của chúng ta, điều kích hoạt nó là thể dục, thực phẩm, tình dục, kết nối. Vì vậy, cố gắng có những cách lành mạnh khác để giải phóng dopamine. Và vì vậy, tôi nghĩ rằng đối với nhiều người, rượu hoặc các chất khác có thể cảm thấy như một cách để làm điều gì đó tốt cho bản thân. Vậy nên, bạn sẽ cảm thấy như, “Tôi sẽ, điều này sẽ giúp tôi giảm căng thẳng sau một ngày làm việc tồi tệ.”
Vì vậy, mục tiêu không phải là bạn chỉ như kiểu cố gắng chịu đựng suốt cả đêm và cảm thấy rất căng thẳng sau công việc. Mà là bạn tìm ra, “Những điều khác nào giúp tôi giảm căng thẳng sau công việc?” Có thể là đi đến lớp yoga với một người bạn. Có thể là, bạn biết đấy, dành thời gian bên gia đình. Có thể là đi mát xa, thiền hoặc xem một chương trình bạn thích. Vì vậy, bạn cần không chỉ là loại bỏ điều mà bạn muốn thay đổi. Bạn cần lấp đầy khoảng trống đó bằng những điều khác. Vậy nếu tôi lấp đầy nó bằng kem Haagen-Dazs và burger thì sao? Bởi vì điều đó sẽ gây ra dopamine, đúng không?
Dưới đây là bản dịch tiếng Việt của đoạn văn bạn đã cung cấp:
Chắc chắn rằng nếu tôi chỉ ăn nhiều đồ ngọt và kẹo, thì điều đó sẽ ngăn tôi không tham gia vào các hành vi nghiện. Nhưng chúng ta thấy điều đó diễn ra mọi lúc. Đó giống như việc thay thế những thứ. Và, bạn biết đấy, tôi đã đọc một bài báo, mọi người có thể đã nghe về việc “tháng Giêng khô,” ý tưởng không uống rượu trong tháng Một để suy nghĩ lại về mối quan hệ của bạn với rượu. Tôi đã đọc một bài báo nói rằng “tháng Giêng khô” đã trở thành “tháng Giêng cao,” bởi vì mọi người đang hút rất nhiều cần sa thay vì uống rượu. Và vì vậy, tôi nghĩ rằng bạn nên cẩn thận để không chỉ thay thế điều mà bạn đang cố gắng thay đổi bằng một thứ cũng gây ra các vấn đề về sức khỏe. Giờ thì, thỉnh thoảng ăn dessert thì, bạn biết đấy, bạn không nhận calo từ rượu. Và một chiếc kem ốc quế ngon một lần mỗi tuần là một cách để tự thưởng cho bản thân mà lành mạnh hơn và có thể phù hợp hơn với mục tiêu của bạn. Điều đó cũng không sao. Tôi nghĩ rằng khi nghĩ về những điều này, thực sự nghĩ về rượu theo cách mà chúng ta nghĩ về dessert, tắm nắng, ăn thịt chế biến, tất cả những thứ này đều có rủi ro và lợi ích trong cuộc sống của chúng ta. Tôi nghĩ rằng nơi mà chúng ta đã sai lầm với rượu là ý tưởng rằng nó giống như một hành vi thúc đẩy sức khỏe, rằng bạn không nên uống vì sức khỏe của bạn. Nó sẽ không làm bạn khỏe hơn. Và cũng giống như nhiều thứ mà chúng ta làm không phải là hoạt động thúc đẩy sức khỏe, có những cách giảm thiểu tác hại sức khỏe của hoạt động đó để nó vẫn ổn với mức nhỏ trong cuộc sống của bạn. Tôi nghĩ các nhà tiếp thị B2B vẫn mắc phải sai lầm này. Họ đang theo đuổi khối lượng thay vì chất lượng. Và khi bạn cố gắng được nhiều người hơn nhìn thấy thay vì những người phù hợp, tất cả những gì bạn đang làm là tạo ra tiếng ồn. Nhưng tiếng ồn đó hiếm khi thay đổi được điều gì. Và nó thường khá tốn kém. Tôi biết, đã có thời điểm trong sự nghiệp của tôi khi tôi cũng liên tục mắc phải sai lầm này, và nhiều người trong số các bạn có thể cũng vậy. Cuối cùng, tôi đã bắt đầu quảng cáo trên nền tảng của nhà tài trợ chương trình của chúng tôi, LinkedIn. Và đó là khi mọi thứ bắt đầu thay đổi. Tôi quy đổi sự thay đổi đó cho một vài yếu tố quan trọng. Một trong số đó là LinkedIn khi đó, và vẫn vậy cho đến hôm nay, là nền tảng mà các nhà quyết định đến đó, không chỉ để suy nghĩ và học hỏi, mà còn để mua sắm. Và khi bạn tiếp thị doanh nghiệp của mình trên đó, bạn đang đặt nó ngay trước mặt những người thực sự có quyền nói có. Và bạn có thể nhắm đến họ theo chức vụ, ngành nghề và kích thước công ty. Đó thực sự là một cách thông minh hơn để sử dụng ngân sách tiếp thị của bạn. Và nếu bạn chưa thử nó, tại sao không thử? Hãy thử quảng cáo trên LinkedIn, và tôi sẽ tặng bạn 100 đô la tín dụng quảng cáo để bạn bắt đầu. Nếu bạn truy cập linkedin.com slash diary, bạn có thể yêu cầu điều đó ngay bây giờ. Đó là linkedin.com slash diary. Chỉ cần suy nghĩ về điều gì đó mà chúng tôi đã nói trước đó về cách chấn thương thời thơ ấu gây ra sự thay đổi trong não và sau đó dẫn đến hành vi nghiện. Nếu tôi trải qua một chấn thương thời thơ ấu và não của tôi đã thay đổi vì điều đó, và sau đó tôi trở thành nghiện rượu khi còn trẻ, và rồi tôi tìm cách thoát khỏi rượu, não của tôi vẫn nghiện, đúng không? Não của tôi vẫn có sự thiên lệch nghiện. Vậy có phải tôi sẽ kết thúc bằng việc nghiện một thứ khác mang lại cho tôi cảm giác dopamine không? Hóa ra não bộ cực kỳ dẻo dai, nghĩa là nó có thể thay đổi. Chúng ta thấy điều đó theo thời gian. Vậy điều đầu tiên là những trải nghiệm khó khăn thời thơ ấu thậm chí còn không phải là điều chắc chắn. Chúng ta nói rất nhiều về ACEs. Chúng ta không nói nhiều về P.C.E.s hoặc P.C.E, những trải nghiệm tích cực trong thời thơ ấu, nhưng thực tế là bạn có thể làm giảm nguy cơ một ai đó phát triển nghiện bằng cách tăng số lượng trải nghiệm tích cực thời thơ ấu. Hãy tưởng tượng một người đã trải qua một nghịch cảnh khủng khiếp. Cha mẹ của họ đã qua đời hoặc họ có một người cha mẹ đang ở trong tù hoặc họ có gia đình có người nghiện. Nếu đứa trẻ đó có một người lớn duy nhất mà họ tin tưởng rằng quan tâm đến họ, điều đó làm giảm nguy cơ nghiện của chúng. Do đó, có rất nhiều cách tích cực mà chúng ta thực sự có thể thay đổi quỹ đạo, ngay cả trong bối cảnh chấn thương khủng khiếp. Khi bạn nghĩ về một người có rối loạn sử dụng chất gây nghiện, chúng ta thực sự có dữ liệu tốt về điều này, rằng sau năm năm phục hồi, và thường thì đó là những bước khởi đầu và thất bại. Vì vậy, hầu hết mọi người nghĩ rằng, đây là một quyết định lớn mà bạn quyết định ngừng uống, và sau đó thành công là bạn không bao giờ uống lại nữa. Đối với hầu hết mọi người, những gì chúng ta tìm thấy là thực sự, như là một chuỗi các bước. Vì vậy, tôi luôn thích nghĩ về sự tiến bộ, không phải sự hoàn hảo, và không có tâm lý “mọi thứ hoặc không có gì” này mà đối với nhiều người, họ có thể sớm có một tháng không uống rượu. Và sau đó có thể lần sau là ba tháng, và có thể là một năm. Và những lần tái phát này xảy ra, nhưng cuối cùng họ đến được nơi mà họ bước vào phục hồi lâu dài. Sau năm năm phục hồi, nguy cơ phát triển nghiện của một người không cao hơn so với công chúng nói chung. Vì vậy, não của bạn thực sự thay đổi. Và chúng ta thấy điều này qua hình ảnh chức năng. Chúng ta thấy điều này trong các nghiên cứu dọc theo thời gian theo dõi mọi người. Vì vậy, bạn thực sự có thể vượt qua những điều đó và đạt đến một nơi mà bạn không có nguy cơ cao hơn so với những người khác. Bởi vì một số người nói, tôi có tính cách nghiện. Vâng. Họ thường tự gán nhãn và tự xác định mình có tính cách nghiện. Đôi khi họ thậm chí còn đề cập đến não của họ như là dễ bị nghiện. Có đúng không nhỉ? Liệu có khả thi để có một tính cách nghiện hay không? Không phải là tính cách, nhưng chúng ta thực sự phản ứng khác nhau với các chất. Vì vậy, bạn biết đấy, hãy lấy rượu hoặc opioid, bất cứ điều gì. Mọi người cảm nhận khác nhau ngay lần đầu tiên họ sử dụng nó. Vì vậy, thường thì nếu bạn trò chuyện với ai đó đã phát triển nghiện, họ sẽ kể rằng lần đầu tiên họ sử dụng chất đó, đó giống như một cảm giác tuyệt vời. Nó cảm giác như tôi đã thấy một số người mô tả là yêu đương hoặc, bạn biết đấy, một cái ôm ấm áp hoặc như là một buổi tắm thư giãn.
Những trải nghiệm như vậy thật sự an ủi.
Những người khác, họ được kê thuốc như opioid cho việc nhổ răng.
Họ cảm thấy buồn nôn và như không phải chính mình, và họ không thích cảm giác đó.
Vì vậy, cách chúng ta phản ứng với các chất là do sinh học thần kinh của chúng ta và khác nhau giữa từng người.
Một số người có lý do di truyền và bộ não của họ chỉ đơn giản là dễ bị nguy cơ nghiện hơn.
Điều này quan trọng để hiểu về bản thân mình, vì vậy bạn có thể đưa ra những lựa chọn khác nhau.
Bạn có thể quyết định, biết rằng bạn không bao giờ giữ rượu trong nhà hoặc không uống vì rủi ro quá lớn.
Bạn có nghĩ về những vấn đề khác đang chiếm lĩnh xã hội?
Một số vấn đề khác không liên quan đến chất kích thích.
Nghiện mạng xã hội và nghiện khiêu dâm, còn gì khác là những vấn đề lớn?
Nghiện thực phẩm.
Thực phẩm, sex, cờ bạc.
Tôi nghĩ có nhiều điểm tương đồng.
Đây không phải là lĩnh vực chính của tôi, nhưng tôi nghĩ có nhiều chồng chéo.
Ý tôi là, tôi nghĩ nhiều điều bạn vừa liệt kê, bạn có thể nói về một điều, dopamin, rõ ràng.
Nhưng hai, ý tưởng này về việc cần phải lấp đầy bản thân bằng điều gì đó khác, hoặc, bạn biết đấy, suy nghĩ về chấn thương, suy nghĩ về các bệnh tâm thần chưa được điều trị, suy nghĩ về sự thiếu kết nối và ý nghĩa và phần thưởng và tìm đến những giải pháp bên ngoài.
Bạn có thể kể cho tôi về một lần bạn làm việc với một bệnh nhân mà qua quá trình làm việc với họ và hiểu về chấn thương của họ, bạn phát hiện điều gì đó bất ngờ về nguyên nhân gốc rễ của hành vi nghiện của họ không?
Vâng, vâng, tôi có thể nghĩ đến nhiều bệnh nhân, nhưng có một người đặc biệt, bạn biết đấy, tôi biết rằng anh ấy đã trải qua những điều khó khăn trong cuộc sống.
Anh ấy đã từng ở trong tù, ví dụ, đó là một trải nghiệm gây chấn thương.
Anh ấy đã mất cả cha mẹ, một điều khác.
Tôi chưa bao giờ thực sự hiểu sâu sắc về chấn thương của anh ấy và anh ấy đã đấu tranh cả đời với chứng rối loạn sử dụng chất và sử dụng nhiều thứ, chủ yếu là opioid, nhưng cũng có rượu và cocaine, và chỉ có một khoảng thời gian rất khó khăn.
Và sau, có nghĩa là, sau nhiều năm biết anh ấy, một ngày nọ anh ấy đã bật khóc trong văn phòng của tôi và chia sẻ rằng thực ra anh ấy đã từng bị lạm dụng khi còn nhỏ.
Và vì vậy đôi khi có điều đó, một thứ mà người ta chưa bao giờ cảm thấy có thể chia sẻ với ai đó, thực sự nằm ở gốc rễ của rất nhiều thứ mà họ đã trải qua.
Và như người đã thì thầm với bạn, tôi nghĩ rằng nỗi đau khi giữ điều đó bên trong, không chỉ là chấn thương khi trải qua điều đó khi còn là một đứa trẻ, mà còn là việc giữ bí mật đó và cảm thấy rằng bạn như bị tổn thương hoặc, bạn biết đấy, rằng cái điều đó bên trong bạn vẫn tồn tại.
Và không thể chữa lành, nói về nó, chia sẻ nó với người khác, tôi nghĩ, thực sự là một giếng sâu của nỗi đau sống bên trong mọi người.
Anh ấy đã hồi phục chưa?
Thực ra, anh ấy đã qua đời.
Do sử dụng chất kích thích?
Do việc sử dụng chất, vâng.
Bạn chắc chắn mang theo rất nhiều điều này bên mình, bởi vì nghề nghiệp của bạn nghe có vẻ như bạn thường xuyên phải đối mặt với những tin xấu, nhiều hơn cả người bình thường.
Và tin tức bạn đang phải xử lý là một loại tin khác.
Bạn đang đối diện với ai đó dường như đang ở cuối cuộc đời của họ qua một điều mà bạn cũng đã nói nhiều lần bạn tin rằng trong nhiều trường hợp có thể phòng ngừa được.
Bạn quản lý điều đó như thế nào?
Vâng, ý tôi là, tôi nghĩ có một vài điều.
Một, có rất nhiều câu chuyện hy vọng mà tôi nghĩ sẽ cân bằng điều đó với tôi.
Vì vậy, tôi nghĩ, bạn biết đấy, những câu chuyện khác trong đầu tôi là, bạn biết đấy, tôi vẫn chăm sóc và giữ liên lạc với những người đang sống những cuộc đời tuyệt vời, đầy sức sống và đang phục hồi.
Và, ý tôi là, chỉ riêng ở Mỹ thôi, có 24 triệu người đang sống trong quá trình phục hồi.
Vì vậy, có những câu chuyện về những người đã vượt qua chấn thương, bi kịch, khó khăn, và họ đang làm rất tốt.
Họ đang nuôi dạy con cái, họ đang làm việc.
Có thể bạn thậm chí không biết họ đang ở xung quanh bạn.
Bạn biết đấy, họ không nhất thiết phải nói cho mọi người rằng họ đang trong quá trình phục hồi.
Và việc được tham gia vào quá trình đó với ai đó và chứng kiến, bạn biết đấy, không có gì trong y học mà tôi thực sự có thể thấy sự thay đổi kịch tính như với nghiện, nơi ai đó có thể, bạn biết đấy, đang ở trong một khoảnh khắc khi họ đang phải đối mặt với tất cả những hậu quả sức khỏe và thách thức trong mối quan hệ, và rồi họ trở nên tốt hơn.
Và đó thực sự là điều đẹp nhất mà tôi được tham gia.
Vì vậy, tôi nghĩ hy vọng từ đó, sự tích cực từ nó là điều giữ tôi tiếp tục mỗi ngày.
Rõ ràng, tìm cách để chăm sóc cho bản thân thông qua điều đó và gia đình và sự kết nối, tập thể dục.
Tôi chạy, tôi viết.
Bạn biết đấy, bạn cũng phải giữ cho bản thân mình được trọn vẹn trong mọi thứ.
Nhưng tôi nghĩ tôi nhận được mục đích to lớn và chủ yếu, như, nhiều hy vọng từ việc làm việc với mọi người và thấy họ phục hồi.
Điều quan trọng nhất mà chúng ta chưa nói đến mà tôi nên nói là gì?
Tôi nghĩ một điều là ngôn ngữ.
Đó là một điều tinh tế.
Tôi đã đề cập một ví dụ mà bạn đã làm rất tốt, nơi thay vì nói ai đó thất bại trong điều trị, bạn đã nói điều trị đã thất bại đối với họ.
Nhưng rất nhiều ngôn ngữ mà chúng ta sử dụng với nghiện thực sự một cách tinh tế và không quá tinh tế làm trầm trọng thêm sự kỳ thị.
Và đôi khi nghe như tôi đang đúng chính trị hoặc đó là một vấn đề ngữ nghĩa, nhưng thực sự có dữ liệu rất tốt về điều này.
Vì vậy, nếu bạn nghĩ về những từ mà chúng ta sử dụng cho nghiện, một là lạm dụng chất, đúng không?
Vì vậy, thuật ngữ lạm dụng, lạm dụng ám chỉ điều gì?
Nó thực sự đến từ một từ tiếng Anh cổ có nghĩa là, như, một hành động vi phạm cố ý.
Và đó là một từ mà chúng ta sử dụng cho lạm dụng trẻ em, lạm dụng tình dục, lạm dụng gia đình.
Giống như, chỉ dành cho những hành vi bạo lực khủng khiếp mà rất bị kỳ thị vì đó là những điều tồi tệ.
Và tuy nhiên, chúng ta lại sử dụng nó cho điều mà chúng ta nói là một tình trạng sức khỏe, rằng bạn như là một người lạm dụng chất hoặc bạn có lạm dụng chất.
Và thực sự đã có những nghiên cứu tinh tế mà lấy những nhà tâm lý học có trình độ tiến sĩ, những chuyên gia lâm sàng được đào tạo bài bản, và họ mô tả một người là người lạm dụng chất hoặc là người có rối loạn sử dụng chất. Và thực tế, chuyên gia lâm sàng có khả năng cao hơn để đề xuất một can thiệp trừng phạt cho người được mô tả là người lạm dụng chất. Điều đó có nghĩa là gì? Trong trường hợp này, họ được đưa ra một lựa chọn. Họ đọc một đoạn văn về một bệnh nhân hư cấu, và họ không thực sự biết các nhà nghiên cứu đang thử nghiệm gì. Và họ được đưa ra một loạt lựa chọn khác nhau cho can thiệp. Một trong số đó là, như kiểu, gửi họ đến tòa án ma túy hoặc gửi họ vào tù. Một cái khác là, như kiểu, đề nghị họ, bạn biết đấy, điều trị ngoại trú hiệu quả. Có rất nhiều lựa chọn khác nhau. Khi họ nghe ai đó được mô tả là người lạm dụng chất, họ có khả năng cao hơn để đề xuất can thiệp dựa vào tù. Vì vậy, từ ngữ thực sự, như, rất – nó ảnh hưởng đến cách chúng ta suy nghĩ, ngay cả trong cách chúng ta đưa ra quyết định lâm sàng. Họ cũng đã làm điều này với công chúng. Vì vậy, nếu bạn mô tả ai đó là một kẻ nghiện, công chúng có cái nhìn tiêu cực hơn về họ so với việc nếu bạn mô tả họ là một người có chứng nghiện. Vậy nên có những cách tinh tế – đã có một sự thay đổi trong việc nghiện để thực sự sử dụng cái mà chúng ta gọi là ngôn ngữ đặt con người lên hàng đầu, điều này đã đúng trong y học. Chúng ta từng sử dụng những từ khủng khiếp. Chúng ta đã gọi ai đó như, như kiểu, người mắc bệnh tâm thần phân liệt, bạn biết đấy, hoặc thực sự gán nhãn họ theo tình trạng sức khỏe của họ. Và may mắn là đã có sự thay đổi từ đó để nhận ra rằng mọi người là những con người trước tiên, những người có bệnh tật nhưng không được định nghĩa bởi bệnh tật đó. Vì vậy, tôi sẽ không bao giờ nói, như kiểu, tôi sẽ đi gặp bệnh nhân ung thư phổi trong phòng 204. Tôi sẽ nói tôi sẽ gặp, bạn biết đấy, ông Smith người có ung thư phổi. Và với nghiện cũng vậy, như, mọi người còn hơn thế nữa. Vì vậy, để nói, bạn biết đấy, người có nghiện, người có rối loạn sử dụng rượu thay vì nói họ là người nghiện hay người nghiện rượu. Và sau đó ngay cả những thuật ngữ như sạch và dơ, những từ thường được dùng khi chúng ta nói về nghiện. Vì vậy, bạn biết đấy, hãy lấy từ sạch. Nó nghe có vẻ rất tích cực. Như kiểu, bạn đang nói, ôi, bạn sạch. Nhưng, như, bạn thực sự đang nói gì? Vì vậy, bạn đang nói, như, nếu bạn sạch bây giờ, khi bạn đang vật lộn, thì bạn đã là gì? Bạn đã dơ. Và tôi luôn nhớ một ví dụ, một người bạn của tôi đang trong quá trình phục hồi đã phỏng vấn xin việc trong lĩnh vực phục hồi. Và nhiều người trong cuộc phỏng vấn đã hỏi anh ấy, như kiểu, bạn đã sạch trong bao lâu? Và anh ấy đã nói, ồ, tôi đã tắm từ khi tôi chào đời, nên tôi đã sạch cả đời mình. Và tôi đã trong quá trình phục hồi được năm năm hay gì đó. Vì vậy, tôi nghĩ những điều nhỏ bé này thực sự quan trọng mà chúng ta nên sử dụng các thuật ngữ mà chúng ta sẽ dùng cho một tình trạng sức khỏe khác. Nếu chúng ta gán nhãn, bạn biết đấy, những người đang nghiện tích cực là dơ hoặc, bạn biết đấy, những người có nghiện giống như những kẻ lạm dụng trẻ em với kiểu ngôn ngữ đó, chúng ta thực sự đang theo cách tinh tế gia tăng sự kỳ thị. Vì vậy, đó là điều nhỏ mà tất cả chúng ta có thể làm là chỉ cần cố gắng sử dụng ngôn ngữ nhân văn hơn một chút. Thật thú vị vì tôi đã nhận thức được điều này, nhưng tôi vẫn thấy bản thân vô tình sử dụng từ lạm dụng. Đúng vậy. Và tôi đã vấp phải điều đó. Tôi nói, kệ đi, tôi sẽ coi như bạn nhắc đến. Tôi đã cố gắng tránh sử dụng từ nghiện. Đúng vậy, thật khó để thay đổi, nhưng, bạn biết đấy, như mọi thứ, bạn chỉ muốn khiêm tốn, tò mò và tiếp tục cố gắng. Ý tôi là, có rất nhiều ngôn ngữ mà chúng ta đã thay đổi. Như, nghĩ về rất nhiều thuật ngữ mà chúng ta sử dụng cho, bạn biết đấy, những người sinh ra với những năng lực khác nhau hoặc cho những người thuộc các chủng tộc hoặc những danh tính khác mà chúng ta thực sự đang kỳ thị. Và chúng ta đã học để sử dụng ngôn ngữ khác, ngay cả khi nó có cảm giác hơi ngại ngùng khi bạn lần đầu tiên học nó. Tôi nghĩ rằng hiểu biết về khoa học và dữ liệu đằng sau ảnh hưởng của việc sử dụng ngôn ngữ nhất định, tôi nghĩ là thực sự hữu ích. Đúng vậy. Bởi vì điều đó đã giúp tôi hiểu rằng, chỉ vì bây giờ tôi hiểu các nguyên tắc cơ bản của nó, tôi cần đảm bảo tôi mô tả mọi người như là con người trước tiên. Đúng vậy. Vì vậy, một người có nghiện tốt hơn nhiều so với việc gọi ai đó là một người nghiện. Đúng, chính xác. Và một điều mà mọi người thường hỏi tôi, sẽ nói, thì nếu ai đó tự gọi mình như vậy thì sao? Bởi vì mọi người có thể làm điều đó. Và điều đó không sao cả. Mọi người có thể sử dụng bất kỳ ngôn ngữ nào họ muốn cho bản thân. Nhưng tôi nghĩ với tư cách là một chuyên gia chăm sóc sức khỏe, chắc chắn, hoặc một người đang cố gắng giúp chống lại sự kỳ thị, như, chúng tôi có thể lựa chọn sử dụng ngôn ngữ khác. Và thực sự tôi đã có bệnh nhân hỏi tôi, như kiểu, ồ, tại sao bạn lại sử dụng thuật ngữ đó khi họ sử dụng ngôn ngữ khác? Và thực sự có thể mang lại cảm giác quyền lực khi như kiểu, ồ, đúng rồi, tôi thực sự là một người trong quá trình phục hồi. Tôi là một người có nghiện. Điều mà tôi thực sự tò mò trong cuộc sống của mình nói chung, bởi vì trong cuộc trò chuyện, tôi thường, tôi đã nói điều gì đó hôm qua khi chúng tôi đang ăn tối với đội ngũ ở đây. Tôi đã nói, tôi không nhớ chính xác cụm từ, nhưng nó có ý nghĩa là, tôi không giỏi trong việc đó, hoặc tôi không phải là kiểu người đó, hoặc tôi không có tổ chức. Và tôi đã dừng lại, và đội sẽ nhớ, và tôi nói, thực sự, tôi không nên nói như thế. Tôi nên nói, ngay bây giờ, tôi đang làm gì… Bạn đang định nghĩa bản thân là không khả năng làm việc gì đó thay vì là tôi đang làm việc về tổ chức ngay bây giờ. Đúng, tôi nghĩ điều đó cực kỳ quan trọng, và chúng ta không nghĩ về nó, cách chúng ta tạo ra một danh tính cho bản thân một cách quá thoải mái mà thực sự, như, hạn chế một cách căn bản, hoặc đặt chúng ta vào một cái hộp, hoặc định khung chúng ta như là có khuyết điểm, hoặc nắm bắt toàn bộ danh tính của chúng ta trong một số loại thiếu sót mà chúng tôi thường đề cập đến trong trường hợp của những thói quen mà tôi đang nói đến. Có cái gì đó tương tự xảy ra khi chúng ta nói về việc gọi ai đó là một người nghiện? Đúng, bạn đang gán nhãn chúng như chỉ là điều duy nhất mà họ là, và rằng họ sẽ mãi mãi như vậy.
Và, bạn biết đấy, một người bạn của tôi là nhà báo, đang trong quá trình phục hồi và viết rất nhiều về chứng nghiện. Maya Solovitz đã viết một bài tuyệt vời trên New York Times rằng chứng nghiện không phải lúc nào cũng kéo dài suốt cuộc đời, bởi vì tôi nghĩ là có một ý tưởng trong đầu chúng ta rằng, ồ, những người có vấn đề nghiện sẽ luôn có vấn đề đó, và đó là một thứ không thể chữa trị, trong khi thực tế là mỗi người có một hành trình rất khác nhau. Đối với một số người, bạn biết đấy, điều đó trở thành một điều mà họ phải đối mặt, và rồi họ tiến lên trong cuộc sống của mình. Đối với những người khác, đó là điều mà họ quản lý một cách tích cực, nhưng ý tưởng rằng bạn chỉ đơn giản hóa mọi thứ xuống thành, như, điều duy nhất mà tôi là ở thế giới này là một người bị nghiện, thực sự hạn chế mọi điều khác về bản thân bạn.
Chúng tôi có một truyền thống kết thúc trong podcast này, nơi khách mời cuối cùng để lại một câu hỏi cho người tiếp theo, mà không biết họ sẽ để lại cho ai. Vậy nên, câu hỏi mà bạn nhận được là, nếu bạn có thể làm lại hoặc chỉnh sửa một điều gì đó mà bạn đã đạt được thành công, điều đó sẽ là gì và tại sao?
Tôi đoán tôi sẽ nói, và tôi có thể nghĩ ra nhiều thành công mà tôi sẽ áp dụng điều này vào, nhưng tôi sẽ lấy ví dụ về đào tạo y tế, đó là một thành công. Tôi nghĩ tôi sẽ có mặt hơn một chút rằng chúng ta luôn, như là, đang vội vàng đến thành tựu, đến vạch đích, để đạt được mục tiêu tiếp theo. Và tôi nghĩ lại và ước gì tôi đã nhận ra hành trình tuyệt vời như thế nào ở thời điểm đó. Và, ý tôi là, ngay cả những thứ liên quan đến đào tạo y tế mà tôi sẽ không bao giờ trở thành phẫu thuật viên tim, nhưng đứng trong phòng mổ và nhìn vào lồng ngực của ai đó và xem trái tim đang đập là một trải nghiệm mà tôi sẽ không bao giờ có lại. Và tôi nghĩ trong hành trình này để luôn đạt được và tiến lên và đến kỳ thi tiếp theo và điều tiếp theo, đôi khi chúng ta bỏ lỡ, như là, phép màu ngay trước mặt chúng ta. Và vì vậy tôi nghĩ tôi sẽ có mặt hơn nữa. Điều đó áp dụng cho tất cả chúng ta. Tôi cảm thấy như mình đang bị lên án. Đúng cho việc nuôi dạy con cái, đúng cho mọi thứ. Cảm ơn bạn rất nhiều. Tôi rất biết ơn công việc mà bạn đang làm vì có quá nhiều thông tin mâu thuẫn, đặc biệt là về rượu. Đã có rất nhiều thông tin trong năm năm, mười năm qua về tác động của rượu đến chúng ta. Và tôi đã ngồi đây và có những cuộc trò chuyện với những người khá tin tưởng rằng ngay cả những mức độ uống rượu vừa phải cũng tốt cho chúng ta. Và sau khi đọc công trình của bạn, giờ tôi đã rõ về sự thật ở đó. Cảm ơn bạn đã làm những gì bạn làm. Nó cực kỳ quan trọng. Và tôi thực sự nghĩ rằng nó sẽ trở nên ngày càng quan trọng, thật không may, vì cách mà thế giới đang hướng tới, dịch bệnh cô đơn mà chúng ta đang trải qua và khả năng tiếp cận của chúng ta hiện nay với các thiết bị kỹ thuật số và tiêu thụ các chất gây nghiện với chi phí thấp khiến tôi cảm thấy đáng sợ. Tôi biết bạn có một cuốn sách sắp ra mắt, mà tôi cực kỳ háo hức, sẽ ra mắt vào mùa thu. Mùa thu tới? Mùa xuân năm 27. Vậy là chúng ta có chút thời gian. Được rồi. Cuốn sách đó nói về điều gì? Bạn có thể cho tôi một gợi ý được không? Tôi sẽ đoán. Nó sẽ nói về việc thay đổi câu chuyện xung quanh chứng nghiện và thực sự định hình lại cách mọi người nghĩ về nó, để thấy nó như một căn bệnh có thể điều trị được, với tiên lượng tốt, và sử dụng một số câu chuyện của những người mà tôi đã có đặc quyền biết đến để hy vọng giúp mọi người nhìn nhận mọi thứ theo cách khác.
Mọi người có thể tìm bạn ở đâu nếu họ muốn liên hệ hoặc tìm hiểu thêm? Vâng. Họ có thể tìm tôi trên LinkedIn, trên Instagram. Họ có thể gửi email cho tôi. Vâng. Rất vui được kết nối và cũng rất muốn quay lại sau khi cuốn sách được phát hành. Tôi rất mong chờ điều đó. Tôi cũng rất muốn. Vậy Instagram, LinkedIn của bạn, tôi sẽ để thông tin đó bên dưới. Chắc chắn bạn sẽ nhận được rất nhiều tin nhắn vì những vấn đề này đặc biệt là những vấn đề rất quan trọng trong cuộc sống của mọi người và cũng rất cảm xúc. Vì vậy, cảm ơn bạn, thay mặt cho tất cả khán giả của tôi, cảm ơn bạn về sự hào phóng của bạn hôm nay, nhưng cũng cảm ơn bạn về sự khôn ngoan của bạn. Thực sự, tôi rất trân trọng. Và tôi rất muốn nói chuyện với bạn lần nữa sớm khi cuốn sách được phát hành. Cảm ơn bạn. Cảm ơn bạn đã mời tôi. Tôi thấy thật thú vị khi khi nhìn vào phía sau của Spotify và Apple và các kênh âm thanh của chúng tôi, phần lớn người xem podcast này vẫn chưa nhấn nút theo dõi hoặc nút đăng ký ở bất kỳ nơi nào bạn đang nghe. Tôi muốn đưa ra một thỏa thuận với bạn. Nếu bạn có thể làm cho tôi một ân huệ lớn và nhấn nút đăng ký, tôi sẽ làm việc tirelessly từ bây giờ đến mãi mãi để làm cho chương trình ngày càng tốt hơn. Tôi không thể nói với bạn nó giúp như thế nào khi bạn nhấn nút đăng ký. Chương trình trở nên lớn hơn, điều đó có nghĩa là chúng tôi có thể mở rộng sản xuất, đưa về tất cả các khách mời bạn muốn xem và tiếp tục làm điều mà chúng tôi yêu thích. Nếu bạn có thể giúp tôi bằng cách nhấn nút theo dõi, ở bất kỳ nơi nào bạn đang nghe điều này, điều đó sẽ có ý nghĩa rất lớn với tôi. Đó là ân huệ duy nhất tôi sẽ từng yêu cầu bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn. Hẹn gặp lại bạn lần sau.
好吧,如果我每天喝這杯酒……
你會處於我們所稱的中等風險,這幾乎與每種癌症都有關聯。
所以假設我正在喝……
如果你喝兩杯,我們談的是約40%的增加。
但即使喝這麼多,你患乳腺癌的風險仍會增加約5%。
這個量?
嗯哼。
對於許多人來說,這是非常正常的。
所以外面有很多錯誤資訊關於應該喝多少,我認為人們並不知道。
但我可以帶你了解所有事情,所以……
莎拉·瓦克曼博士是一位哈佛大學教授和成癮專家。
她正領導著對抗我們這個時代最大公共健康危機之一的運動。
成癮。
帶來事實、同理心和辛苦得來的真相。
每三個人中可能就有一個在其生命中的某個時期面臨酒精問題。
而且全球每年有260萬人死於與酒精相關的原因,因為身體幾乎每一個器官都受到影響。
你可以看到這是一個43歲的人,其大腦看起來就像一個90歲的癡呆者,因為長期酒精使用造成的大腦損傷。
但究竟是什麼驅使人們使用物質呢?
可能是最重要的問題。
如果我們查看研究,約有40%到60%是遺傳因素。
而公式的另一半是創傷。
所以當你聽到某人談論酒精給他們帶來痛苦緩解,無論是情緒上的還是身體上的,這是非常真實的事。
這是因為你的天然止痛系統在飲酒時會被啟動。
它是一種抗焦慮和止痛藥的綜合體。
所以當你思考我們如何治療成癮時,我們在哪裡出錯?
最大的问题是人们并未获得理解成瘾所需的证据和工具。
但许多戒毒所也没有提供我们知道实际上有效的东西。
那么,人们需要什么呢?
好问题。
我们教人们的最有效工具之一是某种……
他们发现人们在此后饮酒量大大减少。
哇。
我发现非常有趣的是,当我们查看 Spotify 和 Apple 及我们的音频频道的后台时,观看这个播客的大多数人还没有点击关注按钮或订阅按钮,无论你是在哪里收听这个。
我想和你达成一个交易。
如果你能给我一个很大的帮助,点击那个订阅按钮,我将不知疲倦地工作,从现在到永远让节目变得越来越好。
我不能告诉你点击那个订阅按钮会有多大的帮助。
节目的规模变大,这意味着我们可以扩大制作,邀请你想看到的所有嘉宾,并继续做我们所热爱的事情。
如果你能给我这个小忙,点击关注按钮,无论你在哪里收听这个,那对我来说将是无比重要。
那是我唯一会要求你的好意。
非常感谢你的时间。
莎拉·瓦克曼博士,你所做的所有工作,你的使命是什么?
我的使命实际上是改变人们看待和理解酒精和药物问题的方式,以及提供证据和事实,让人们理解成瘾,即与酒精和药物使用相关的问题,但也理解围绕例如,应该喝多少酒的科学。
喝酒健康吗?不健康吗?
外面有很多错误信息,我想给人们工具,帮助他们在生活中做出正确的决策。
你是誰?你的經歷和教育背景是什麼?
所以我是一名受过训练的医生,所以我仍然做一些普通医学,如在医院照顾肺炎和心力衰竭,在门诊部照顾患者的糖尿病和抑郁症。
但我特别是在成瘾医学方面受过训练,所以我获得了成瘾医学的董事会认证,这一直是我一生的工作。
我在麻萨诸塞州波士顿一家大型学术医疗中心工作,我会说我在专业上的关注是思考如何将成瘾护理带回医疗系统,这样它就不是这个独立和不平等的常常非常糟糕的孤立系统,而实际上是人们所获得的医疗保健的一部分。
然后我培训人员,所以我是我们的奖学金项目的项目主任,我培训想要成为成瘾医学专科医生的医生。
当你思考我们在现代世界如何治疗成瘾时,你有哪些不满?
我们哪里出错了?
哦,我们还有多少时间?
我觉得去年。
我们从哪里开始?
我的意思是,我认为从根本上讲,最大的问题是我们都被教导并注入了这个观念,成瘾是一种行为不当的问题,是道德问题,人们真的需要停止这种行为,鼓起勇气,拉自己一把,这是一个刑事法律问题,是意志力的问题。
所以如果你相信这些,那么你为什么会认为某个人应该获得医疗照顾呢?
或者如果你认为他们做错了事情,你为何会用同情和善意对待他们呢?
因此,真正基于我们所有的科学和有效治疗是什么样的重塑我们对成瘾的看法,这常常与人们如果曾试图为自己或亲人寻求护理时的经历大相径庭。
什么是成瘾?
什么属于成瘾的范畴?
你知道,因为我经常使用我的iPad。
我频繁使用我的手机。
那算不算成瘾?
是的,这是一个很好的问题,因为我们经常用这个词进行口语表达。
你知道,我沉迷于Netflix或其他什么。
成瘾的真正定义是尽管有后果仍然继续使用。
繼續在生活中做某件事情,儘管因為這件事情而發生了壞事。我們談論到成癮,並提到四個 C 作為一種記憶的方式。其中一個 C 是失去控制,意味著你已經嘗試改變卻無法做到。你嘗試減少使用或嘗試停止,但都做不到。另一個是強迫性使用。你的使用像是失控般的旋轉,以一種與理性思考並不相連的方式使用。接下來是後果。即使有負面後果出現,例如在生活、工作、人際關係和健康中,仍然持續使用。最後一個 C 是渴望,即想要使用的強烈心理衝動。就像你無法將飲酒的想法從腦海中揮去。因此,我們思考的正是這四個 C。然後我們根據人們滿足多少這 11 條不同標準來定義成癮。根據這個標準,人們可能會有輕度、中度或重度的使用障礙。其中中度和重度就是我們所認為的成癮。然而,這是基於使用的情況,儘管發生了壞事。那麼,哪些事情是可能成癮的?是的,很多事情。我的主要關注是酒精和毒品。酒精顯然可能是最常見的。我想我們今天會多談這個,讓我很興奮。毫無疑問,當我們從全球角度來看,有四億人有酒精使用障礙,也就是成癮於酒精。這是很多人。另一個是毒品。這可以是類鴉片藥物,如海洛因、止痛藥或芬太尼。可以是可卡因或興奮劑,如甲基安非他命或處方刺激劑,也可以是人們可能因焦慮而服用的鎮靜劑,如苯二氮平類藥物、大麻。因此,有很多種物質可能導致成癮。而一種物質的成癮性實際上與大腦中釋放的多巴胺量有關。我知道你和萊姆基博士有過一集精彩的節目,談到了多巴胺,因此你已經談過一些。不同物質有不同的成癮指數。例如,大麻的成癮性低於甲基安非他命。但所有這些物質都可能導致人們成癮。即使更進一步,有時我在生活中也在想自己是否對其他事情上癮,比如,我每天喝咖啡。當然,現在我真的有想喝的渴望。是的。那麼,這裡有幾個重要的問題。你的咖啡飲用是否對你的生活造成了任何傷害?沒有。我想它有幫助。也許它在幫助你,對嗎?好的,那就不是上癮。因此,生理依賴和成癮之間是有區別的。生理依賴意味著如果你不喝一杯咖啡,你就會頭痛。而成癮則意味著你整天花精力和金錢不斷購買更多咖啡。我們不太會看到這種情況。但如果在你的女友不停責備你,並且你因為買咖啡而遲到的情況下,仍然持續買更多的咖啡。這樣的情況我們不太會在咖啡上看到,但那會是某種上癮。那麼,這個問題有多大呢?如果你能框架一下,為什麼我們應該關心這個問題?為什麼在座的聽眾應該關心這個問題?因為我想象,這裡的許多人並沒有成癮到對他們的生活造成重大後果。我也想象有些人認為成癮是發生在其他人身上的事情。是的。所以你能幫我梳理一下這個情況,並解釋為什麼我們都應該關心這個問題,以及它對社會影響的規模嗎?我敢保證,許多正在收聽的人都或多或少受到了成癮的影響,無論是親身經歷還是周圍人的生活。因為受到污名化,我們傾向於不談論這一點。但是問題的規模是巨大的。全球每年有 260 萬人死於與酒精相關的原因。因此,今天有 7000 人將因酒精相關的死亡而去世。每年還有 60 萬人死於毒品相關的死亡。因此,今天有 1600 人將因毒品相關原因去世。然後當我們查看滿足物質使用障礙或成癮的標準時,全球約有 4 億人因酒精而受到影響,8000 萬人因吸毒而受到影響。因此,這是非常普遍的。如果你考慮到酒精,一些研究估計,在你的一生中,發展酒精成癮的終身流行程度在某些研究中高達 15% 到 30%。因此,三分之一的人在某個時刻可能會有酒精方面的問題。因此,這會影響到我們所有人。我們只是因為污名及將其他化的心理形象而不談論這個問題,例如,僅僅是那些注射海洛因的人才有成癮問題,或者那些每天早上顫抖並在醒來後就喝酒的人才有酒精問題。作為一個社會,我們的方向在哪裡?我們變得更好還是變得更加成癮?是的,這是一個很好的問題。大流行對成癮並不友好。因此,我們看到酒精和毒品的使用率以及相關死亡率在 COVID 大流行期間顯著上升。這些數據已經開始平穩下來。現在,與毒品使用相關的死亡率已回升至大流行前的水平,但在大流行期間確實出現了非常顯著的上升。當我們思考那些推動人們以問題方式使用酒精或毒品的因素時,這並不令人驚訝。我在查看一些預期壽命的圖表時,這張特別的圖令我感到非常震驚。我將把它放到屏幕上。但它顯示,顯然,您知道,我們本期望在大流行期間會有壽命下降。
但即使與其他國家相比,這樣的差異也不算特別顯著。因此,我在想,在您看來,為什麼在疫情期間預期壽命會有如此顯著的下降? 是的,顯然,COVID是其中一個原因。 另一個主要原因是與物質相關的死亡。 實際上,在疫情開始後的幾個月,即2020年3月和4月,我們看到與酒精相關的死亡率增加了23%。 我們也見證了疫苗與毒品過量死亡的最高記錄。 這實際上影響了美國的預期壽命,直到今年。 這是我們見到變化的第一年。 言之所至,這裡究竟發生了什麼,因為您知道,成癮是基於其他因素的。 實際上發生了什麼? 是的,這是一個非常好的問題。 促使人們使用物質的原因是什麼? 這其實可能是我的工作中最重要的問題之一。 您知道,如果您不懂某人的物質使用是基於什麼或與什麼有關,您又怎麼能去解決它或幫助他們解決它呢? 所以,創傷可能是最主要的驅動因素。 您經常會聽到一些說法,例如大麻是入口毒品。 我會說,創傷才是入口毒品。如果我們查看許多研究,有兩種不同的因素推動一個人對成癮的風險。一個是基因。這大約有40%-60%是遺傳的,這與糖尿病的風險相似。顯然,這不是一個注定的事實。 有些人有強大的遺傳風險卻從未發展出成癮;而有人則沒有這種風險卻會發生成癮。 另一部分的因素基於您的遭遇和經歷。其中一個主要驅動因素是我們所謂的逆境童年經歷。 有一個著名的研究被稱為ACE(Adverse Childhood Experience,逆境童年經歷)研究,它已經被複製。 最近在歐洲也做了一個類似的研究,探討您擁有的逆境童年經歷的數量,這與您的物質使用障礙風險呈線性關係。 所以如果您思考物質對大腦的影響,您知道,當我們使用酒精或毒品時,各種感覺良好的荷爾蒙會被釋放,對吧? 多巴胺、內源性鴉片系統,這實際上是您天然的止痛劑。 如果您遇到過創傷的人,在物質使用中,人們可以找到巨大的慰藉。 在疫情期間,我們就是這樣看到的。疫情期間發生了什麼? 人們感到害怕,感到無聊,感到孤獨,被困在家裡。 他們失去了以往的日常生活。有些人失去了他們所愛的人。 所以我們看到所有這些增加的物質使用,且這種情況對於前線工人表現得尤為明顯。 這可能是一名醫療工作者,也可能是超市或便利店的工作人員,這些人不得不在疫情最可怕的時期工作,還有那些照顧者。因此,這兩組人在疫情期間的物質使用增加最為顯著。 那麼大腦裡究竟發生了什麼呢? 您那邊稍微提到了一下。 您提到多巴胺讓您感覺良好。 所以,您知道,天真地說,如果您感到不舒服,多巴胺會讓您感覺良好,您會想要更多的多巴胺。 但這是否更為複雜和微妙? 是的,酒精是一種非常複雜的物質,因為酒精對大腦有很多不同的影響。 任何可導致成癮的藥物或物質都會釋放多巴胺。 這是我們發現的許多被認為有價值的事情的主要驅動因素,無論是性、食物、酒精還是毒品。 但酒精還會,它會與我們大腦中稱為GABA的部分結合,這是我們的抗焦慮系統。 這是與某些抗焦慮藥物相同的系統,如人們可能聽說的阿普唑仑(Ativan)、羅拉西泮(lorazepam)或安眠藥(Xanax),這些藥物類似於鎮靜劑和抗焦慮藥。 酒精作用於大腦的這一部分。 它實際上會導致您的內源性鴉片在大腦中釋放,所以就像大腦的天然止痛劑。 所以這實際上就是為什麼其中一種幫助人們戒酒的藥物有效,是因為它只是阻止了大腦中的鴉片反應,這聽起來一開始不太合理。 直到您理解這些神經機制,實際上您的某種天然止痛劑系統是因為喝酒而被激活的。 所以當您聽到有人談論酒精給他們帶來疼痛緩解時,無論是情感上的還是身體上的,這都是一個非常真實的事情。 這是我們大腦中一個強大的系統,在您喝酒時會被激活。 啊,好的。 所以如果我在工作中感到壓力,工作讓我焦慮並影響我,那麼我更可能會想在周末狂飲,因為這實際上是一種止痛藥。 完全正確。 這是一種抗焦慮也可以算是止痛藥的一種。我認為這就是為什麼對酒精的認識和教育如此重要,因為我們看到這是一種自我治療的方式,對吧? 而且很容易讓這種情況失控。 我認為尤其是如果您心裡認為,只要我不是早上喝酒,或因為喝酒而缺勤,或因為喝酒而與人際關係出現問題,我就沒問題。 但事實上,與酒精相關的健康問題甚至生活問題有很多,如果人們能夠更早意識到這些問題,他們可能會為自己做出不同的決定。 您知道,我在想一位相當知名的朋友,他因為成癮相關的問題去世。 當他相對年輕的時候,他承受了很大的壓力。 他在受到很大壓力的時候並不一定是孩子,但他當時年輕。
我在想,正如你所說,童年經歷,究竟是指什麼年齡段呢?是否有一個特定的年齡,在那個年齡經歷某種程度的創傷後,更難以從中恢復,並且更有可能產生成癮? 是的,這是一個很好的問題。任何時候的創傷都可能使你面臨成癮的風險。這樣的情況發生得越早,影響可能越持久。因此,當我們談論大腦的時候,你知道,大腦直到二十歲出頭才真正成熟。因此,無論是創傷還是早期的物質接觸,年輕時的風險都會更大。但這並不意味著更晚的生活中經歷創傷不會讓你面臨發展物質使用問題的風險。我見過人們,他們的第一次創傷是在二十、三十或四十歲時,他們仍然可能會發展出物質使用障礙。只是當你在孩童時期經歷這些逆境時,風險會更大。有趣的是,創傷並不是那麼多關於經歷本身,而是常常會讓人孤獨地面對那段經歷。因此,對某個人來說是創傷的事,對其他人來說可能不是。比如說,疫情,我跟一些人談過,他們覺得被困在家裡、孤獨且無聊,這對他們來說是非常創傷的。其他人卻沒有問題,他們在客廳裡,隨便做些事情,還找到方式去聯繫、過生活,過得不錯。同樣的經歷,卻被不同的人以截然不同的方式感受。所以,這不僅在於實際的經歷,而更多在於對那個人的影響,他們感到的情緒。而這通常是關於感到脫節。我們經常會說成癮的對立面不是清醒,而是連結。問題在於你如何再次與他人建立這種連結。我提到的那位朋友是利亞姆·佩恩,他來自一個著名的男孩樂隊“一方向”,他在幾年前去世了。他之前曾上過我的播客。在節目中,他說,讓他青少年時期如此艱難的原因,顯然是因為他被推上了這個大舞台。運作的方式是,你會置身於這個巨大的聚光燈下面。然後他們會把他放在舞台上,面對十萬個在杜拜的觀眾。之後,他經歷過這一切後,就被送回酒店房間,然後鎖在酒店房間裡。因為顯然他不能出去,因為他真的太有名了,如果你走上街頭,人群就會蜂擁而至。因此,他就被鎖在那個酒店房間裡。在節目中,他說,我被鎖在那裡,只有小酒吧,裡面是滿的酒,所以我會喝酒。這個循環就這樣重複。他會說,舞台、車子、酒店、被鎖、喝酒、舞台、車子,這一切反复發生。因此,當你談到孤立與孤獨的時候,我從未考慮過連結和社交關係可能會在某人上癮的過程中發揮作用。但這都是正確的。這讓我想到一位本週所見的患者,他真的想戒酒,能夠持續幾週不喝。但他的生活相當空虛。他現在沒有工作,也沒有很多的關係。所以當他不喝酒的時候,他就待在家裡,自己看電視。這樣不久之後,他就會想,唯一能給我帶來解脫的就是喝酒。因此,問題就不再在於酒精的分子,而是我們如何填補人們的生活?我們如何再次建立連結,建立社區,培養身份感、目的感和參與感,這些都不依賴於物質使用的解脫?你顯然非常聰明。當我遇到像你這樣的人時,我總是自問,你本可以將生活奉獻給任何事情。你可以在幾乎任何領域工作,並且會獲得成功,因為你具備成功所需的條件。那麼你為什麼如此在乎這件事?是的。我想和很多人一樣,我有一個個人威脅。我的一位家庭成員受到成癮的影響,實際上在我上醫學院時去世了。因此,這大概是一個關鍵時刻,彼時我正學習所有的科學,意識到,哇,我真希望我在年輕時就知道這些。以及去處理那些受到這件事影響的家庭成員和朋友,並且我們對此理解得如此錯誤。大多數人沒有能力和知識以不同的方式去應對。因此,你知道,有一句話,當你知道得更多時,你會做得更好。我想,我也想將我希望別人能擁有的東西分享出來。你提到的那位家庭成員。嗯嗯。你幾歲時失去了那個人?大概24歲。是因為成癮嗎?對。當你面對有成癮問題的家庭成員或者親近的人時,很多聽眾能夠感同身受那種感覺。是的。你能描述他們的感受嗎?我想這是希望讓他們感到被理解。因為有時候,尤其是回首往事,如果最終失去了那個人,你可能會充滿很多內疚或誤解,特別是在思考社會如何繼續前進時。因此,你怎麼用詞語表達成為一個有成癮問題的家庭成員的感受呢?是的,我想你會感到無力。你會感到想要做點什麼,但你要麼不知道該怎麼做,要麼覺得自己所嘗試過的一切都沒有奏效。我想,因為人們接觸到這種想法,這是一個意志力或選擇的問題,這真的暗示著如果人們夠想要這樣,那他們就能夠停止。
所以如果你是家庭成員,就會很容易感到他們對我不夠愛,認為他們沒有選擇我,而是選擇了這個物質。因此,我認為人們經常感到非常受傷,而他們也曾經經歷過創傷。面對這樣狀況的家庭中有很多創傷。有時候,他們會得到一些很糟糕的建議,比如要把某人趕出去,或者一種所謂的嚴厲愛心的觀念,認為人們需要觸及底線。因此,有時候人們會這樣做,然後陷入對這是否正確的罪惡感中,或者他們甚至會覺得對家庭成員好或愛心都感到內疚。所以我認為有一整套混合的感受。而且,當你失去某人時,你總是會想,如果我能有所不同的做法,會不會他們今天還在?會不會有其他事情能改變?我想人們可能會感到憤怒、悲傷和內疚,並且會帶著這些情感。你失去的那些人需要什麼,卻沒有得到呢?我認為他們需要基於科學的治療、同情和共鳴。我認為他們需要一個不被看成羞恥或批判的世界,而是一個被視為問題的世界。你知道,從“你是問題”轉變為“你有問題,並且我們可以幫助你解決”。我認為我們過於頻繁地把它視為“你這個人是問題”。你有時會回想並想,如果我做了不同的事情,不論是你還是你身邊的其他人,或者那個人的周遭環境,他們是否會仍然在這裡?因為我認為這是第一個浮現的念頭。我回想起我做過的所有決定。我想,也許那是我所得到的糟糕建議。也許我應該打更多的電話。也許我可以在這裡介入。也許,哦,也許還有其他我可以做的事情。絕對是的。我時常在這樣思考。我想到了一位因過量而失去的朋友。我想到一位因酒精而失去的家庭成員。不僅是我可以做不同的事情,還有,這些人,他們去看了醫生。他們在醫院裡。他們有這些接觸點,所有那些可以讓別人參與並提供善良和實際有效的、科學支撐的護理的時刻。他們沒有得到這些。所以有很多錯過的時刻和機會。但我還想到的另一個問題是,我和他們之間失去了多少時間,因為我認為在這種所謂的嚴厲的愛和把人趕走的模式中,或者認為“我是不會再見你,直到你停止使用或停止喝酒,因為我認為這樣會幫助他們改變”,你會失去和你所愛的人在一起的瞬間,而這些瞬間是無法再回來的。因此,我認為在這種非黑即白的模型中存在著問題,像是你要麼是在戒酒康復中,要麼是在積極使用,這是好的而那是壞的,我們失去了這樣一個事實,即與成癮鬥爭的人是了不起、有趣、充滿愛的人,他們面臨著某種問題。但如果某人正在與癌症抗爭,你不會想要遠離他們。你會錯過所有的時間。在我想到的這兩個案例中,我永遠無法再回到那段時間,你知道嗎?幾年前我有一句話,而我現在在重新考慮,那就是“當繼續保持不變的痛苦大於改變的痛苦時,改變就會發生”。這與某人需要觸及自己的最低點以便改變的這個想法相吻合。我認為這個觀念之所以存在,是因為我們聽到了太多的故事,我在這個播客中聽到過,某人的家庭拒絕了他們,將他們趕出街道,而他們獲得了那種“啊,天哪,我需要改變我的生活”的領悟。而人們總是提到那種“最低點”的時刻,他們因為沒有到達水井的最底部而採取了行動。那句話你怎麼看?當改變的痛苦大於保持不變的痛苦時,改變就會發生。我認為確實存在這樣的時刻,這並不是要貶低它。我也聽到過這些故事。但我認為根據我們的證據,可能有更多的時候,人們只是一次又一次地忍受痛苦,直到他們從不改變。我認為我們所看不到的部分是,那些改變發生在他們開始獲得足夠的希望,認為事情可能會變得更好,有人愛著他們,有人夠在乎他們,伸出援手在黑暗中,實際上有前進的道路。我認為當人們感到絕望、認為一切都無法改變、他們永遠不會有希望、生命永遠無法變得更好時,他們就會停滯不前。因此,你知道,舉個例子。我經常聽到當他們摯愛的人進入監獄時,家庭成員會說“謝天謝地,他們至少在一個安全的地方”。這實際上有一種解脫感。甚至有一個術語叫“被救”,人們會感受到。我認為這只是顯示出家庭所面臨的絕望,但這種觀念是,這是一次安全的介入。而且你會聽到這些故事,對吧,有人被鎖起來了,這就是他們的啟示時刻。
然而,如果監禁對於成癮是一種有效的干預措施,比如說,我們就不會看到其實在出獄後,與毒品有關的死亡風險增加了130倍。 曾經被囚禁過的人,從成癮中死亡的風險要高得多。 有這樣的故事,但我們往往更加重視那些令人驚豔的敘事。 我們忽略了許多人將會在痛苦、孤獨和隔絕中死去,因為他們失去了希望。 這並不是要貶低那些時刻。 有些人非常堅韌不拔,儘管面臨重重困難,即使經歷了最嚴重的創傷,他們仍然能夠挺過來。 這是不可思議的。 但這並不意味著我們應該建立一個讓人們面臨盡可能多困難的體系。 那麼,您會否認為,如果我們想要幫助某人改變,實際上是關於希望、他們的動力有多強、以及愛、同情和聯結? 絕對是。 還缺少什麼嗎? 還有有效的治療。 治療,好的。 這是主觀的,對嗎? 這可能取決於他們所處的情況。 這取決於成癮的類型和他們的情況,但在大多數情況下,這是一些心理治療和藥物治療的組合。 那麼酒精呢? 是的,我的意思是,酒精的歷程很有趣。 是的,這在社會對其看法方面經歷了一段旅程。 你能帶我了解這段旅程,告訴我我們現在的位置嗎? 當我這麼說時,我是指社會對其健康益處的看法以及其本質。 然後還有我們現在對酒精的錯誤看法。 是的。 是的,所以,我的意思是,酒精的歷程是迷人的。 首先,我想我們認為這是一個相對現代的事情,但,考古學家已經在13000年前的狩獵採集者的洞穴居所中發現了製造啤酒的設備。 那真是令人驚訝。 哇。 大約有13000年的歷史,人們在摸索著如何製作啤酒。 你知道,看看九千年前的中國。 這更像是一種精神上的旅程或社交活動。 它從來不是關於健康的。 在某個時候,我們開始講這是對健康有益的事情。 比如說,喝紅酒。 這會改善你的健康。 我認為這就是我們出錯的地方。 原因其實是我們看數據的方式。所以首先,如果你僅僅看一種健康狀況,有些健康狀況在適量飲酒的情況下確實對你的健康是有益的。 但這也與人們進行研究的方式有關。因此在大多數這些研究中,人們所做的就是選擇一個大規模的人群,幾萬人,我們擁有一些他們報告的飲酒量的數據。 然後我們查看健康風險隨著時間的變化。 科學家會將人們歸類為不喝酒、喝少量酒、喝適量酒或喝酒過量者。 他們發現,即使是喝酒到適度水平的人,其實比完全不喝酒的人更加健康。 於是,這就是喝酒有益健康的概念出現的原因。因此,人們會討論像是 J 形曲線,這意味著適度飲酒的人實際上面臨的健康問題風險較低。 然後只有當你開始喝非常大量的酒時,才會比完全不喝酒的人面臨更大的健康問題風險。 他們意識到這一點的錯誤在於,那些完全不喝酒的人中,許多人之所以不喝酒,實際上是因為他們的健康狀況真的不佳。 出於其他原因,例如,他們可能有心衰,而不想喝酒是因為不想和藥物發生交互作用,或者他們可能有酗酒障礙的歷史,實際上正在康復中。 所以他們已經因酒精受到了某種損害,而不喝酒正是因為這個原因。 當你改變參考組的時候,實際上就是將你比較對象改為那些非常少喝酒的人。 所以並不是說他們根本不喝酒,而是他們喝得非常非常少。 然後你開始看到那酒精的健康益處在失效,尤其是如果你看看所有的健康狀況。 你是在告訴我,沒有健康的酒精消費水平嗎? 是的。 我從不會說喝酒對健康有益。 這並不意味著在我們所謂的低風險水平飲酒不能成為健康生活的一部分。 所以這是一個微小的轉變,不要自欺欺人地認為喝一杯紅酒就像運動30分鐘。 這並不是促進健康的事情。 我更像是把這看作是享用甜點、吃培根、在陽光下曬太陽。 這些活動都與風險相關。 這並不意味著我會說你永遠不能做這些事情,但你需要了解其風險,然後為自己做出選擇。 所以我看著這杯紅酒和這品脫的啤酒。 是的。 如果我每天喝其中一種,並不算多,我認為人們通常會認為,哦,只有一杯。 所以我的身體會排出它,而不會有任何不利的健康後果。 是的。 這是真的嗎? 那麼,挑戰的一部分是我們對什麼是一杯酒的理解。 所以我認為就像如果你學會讀食物的份量,你會意識到一份冰淇淋大約是半勺。 它不會是一個巨大的冰淇淋聖代。 對酒精來說也是如此。所以在英國,所謂的低風險飲酒限度是以酒精的單位來計算的,這相當於8克的酒精。
所以,多少酒精飲品含有八克酒精呢?
要屬於低風險類別,你的攝取必須低於14單位。
問題是,隨便一杯葡萄酒,就大概含有幾單位的酒精。
所以這一杯,即使我們認為它是一杯酒,它可能實際上,我得猜測,但大概是三單位酒精。
那麼,如果我每天喝一杯葡萄酒,我就會超過那個限制了?
你會正好在那個限制上。
問題是,大多數人不只喝一杯。
如果你某天喝了兩杯,然後某天喝了一杯,然後在社交場合喝了三杯,突然之間你就大大超過了那個限制。
所以,如果你說這大概是三單位,大概。
而你每週能攝取14單位。
你每週能攝取14單位。
嗯哼。
所以三乘以七。
嗯哼。
21。
是的。
所以如果你喝那麼多,就會超過了。
對。
好吧,如果我每天喝這杯葡萄酒,那我就會超過英國的限制嗎?
較低風險的飲酒。
較低風險的飲酒。
所以我就會是中等風險的飲酒。
你會進入我們所謂的中度風險,這與幾乎所有形式的癌症都有關聯,而我想人們並不知道這一點。
好的。
因為我在想為什麼癌症會不斷增加。
是的。
各種不同形式的癌症都有所增加。
你知道,乳腺癌就是我們常聽說的正在增加的一種。
所以你在說低風險或中度風險飲酒與癌症之間的數據呢?
是的。
所以數據正在增加,而且非常令人擔憂。
對於乳腺癌來說,實際上,即使是在低風險限度下,也有一些癌症其風險會開始增加。
所以我們會說,基本上沒有健康的,甚至沒有像低風險的量。
例如乳腺癌和食道癌。
所以乳腺癌,如果你在那些低風險限度以下飲酒。
在美國,這會是少於七杯,但在美國,一杯酒是五盎司的葡萄酒,這比那小。或者在英國,則在14單位以下,所以根據那種大小的葡萄酒杯,會是少於七杯。
我們仍然會看到乳腺癌風險稍微增加。
大約是5%的增加。
這意味著你患乳腺癌的風險會增加約5%。
這並不算很高。
所以我想,百分比的增加有點難以計算。
但如果你想想,在美國,平均每位女性在一生中有13%的機會罹患乳腺癌。
13%的機會?
真的嗎?
是的。
哇。
真的很高。
所以5%的增加會把那提高到大約13.6%左右。
這意味著如果這間房間裡有九位女性,其中一位在她的一生中會某種程度上患乳腺癌?
在她的一生中。
對。
天哪。
是的。
為什麼會這樣?
而且還在增加。
是的。
所以這背後的原因很可能是環境因素,因為你的基因在那段時間內並不會改變。
所以風險因素,如果你想想乳腺癌,就是酒精。
就是肥胖。
就是生孩子的年齡,或者沒有生孩子的年齡,因為這是一種真正由荷爾蒙驅動的癌症。
如果你再想想結腸癌,那也是一個非常可怕的癌症,我們看到越來越多的病例發生在年輕人身上。
一些驅動因素,吃肉。
所以加工肉類會增加結腸癌的風險。
所以,這些非常正常的行為。
老實說,可能還有其他環境因素,我們尚未測量或能夠測量的。
考慮到加速度的速度,當我與我的腫瘤科醫生同事交談時,你知道,像塑料或其他我們還不知道的東西。
顯然,環境中有某些因素正在驅動這些癌症風險的增加。
所以即使在這種程度上,如果我飲酒,那可能是一單位,對嗎?
是的。
所以那就是一單位。
所以那會少於14單位。
所以你可以想像,如果你喝兩倍那樣的量,那就是相當多的葡萄酒。
每週不能超過七杯,才能被視為低風險。
但即使是喝這個量,你的乳腺癌風險也會稍微上升。
即使這個量?
嗯哼。
在乳腺癌方面,其實沒有安全的酒精量。
僅僅是乳腺癌嗎?
所以那個低風險類別。
所以當我們進行這些大型癌症研究時,將人們劃分為低風險或輕度飲酒者,中度或重度。
對於幾乎所有的癌症來說,一旦你達到中度類別,我們就會開始看到增加。
而且我們所謂的劑量反應關係也存在。
喝得越多,癌症的風險越高。
只有少數幾種癌症,即使在那麼低的水準下,風險也似乎會增加。
而乳腺癌就是其中之一。
食道癌也是其中之一。
所以在某些癌症中,即使是少量的酒精也會增加你的風險。
這會影響到在男性中比較常見的癌症嗎?
是的。
比如結腸癌,我們在許多年輕男性中看到了這種情況。
肝癌。
對。
前列腺癌,顯然是一種男性癌症,我們不會想得太多,認為它是那種對酒精敏感的癌症。
但大多數癌症,由於酒精影響我們的癌症風險的方式並不是真正針對肝臟以外的特定器官。
而是關於它如何改變我們的DNA。
所以這與炎症有關,以及所謂的反應性氧物種(reactive oxygen species),這些會改變我們的細胞並隨著時間推移增加導致癌症的突變風險。
所以,是的,你能詳細說明這一點嗎?
所以如果我是一名重度飲酒者,假設我每天持續喝兩杯葡萄酒,那如果我每天喝兩杯。
如果你喝這兩杯,是的,你就會進入重度飲酒者的類別。
所以每週喝兩杯的情況下,我就屬於重度飲酒者分類。
是的,這會讓大多數人感到驚訝,對吧?對許多人來說,這是非常正常的。確實非常正常。我覺得年輕人更難理解這一點,因為年輕人喝酒比較少。但如果我思考一下比我年長的一代,喝每天兩杯酒算是相當正常的。下班後、週末或每餐時都會這樣。所以這樣的話,我就成了重度飲酒者。那麼,在我的癌症風險資料方面,統計數據是怎麼說的呢?是的,這會因癌症種類而異,但大致上,我們談論的是約40%的癌症風險增加,具體取決於癌症類型。而且你喝的越多,風險會越高。所以,這些是一些科學研究,它們對個體的精確度並不高,這些數據是基於大型人群。但肯定的,喝得越多,風險就越大。如果我還有其他一些,被稱為共病的疾病呢?對,正是如此。如果我肥胖,或者超重,我的概率會進一步上升。沒錯,如果你吸煙。酒精和癌症的主要驅動因素之一也是它實際上會使你更容易受到煙草中致癌物質的影響。所以如果你喝酒又吸煙,你的癌症風險會更高。這是怎麼運作的呢?觀點是,如果我們拿食道癌,從細胞層面來看,它會使你更容易受到致癌物的影響,這些都是煙草中的致癌化合物。因此,這不僅僅是看到附加的風險,實際上在癌症風險方面,你幾乎會得到一個乘數效應。所以吸煙,加上肥胖,是另一個大問題。如果你的體重指數上升,許多癌症的風險也是在增加。那麼,身體發生了什麼事呢?如果我喝酒,這是怎麼導致癌症的?你剛才稍微提到了一點,但我想確保我在這方面非常清楚,比如說,這些影響是什麼,以及怎麼樣會導致癌症。是的,我的意思是,有很多不同的機制。所以,我的意思是,也許我們可以先談談酒精在你體內的作用。你會攝取酒精。它的化學名稱是乙醇。這是一種分子,基本上它會比較快地被你的胃吸收。所以,它通常會在你喝酒後的10分鐘內進入你的血液。它進入你血液的程度取決於你體內的水分量。酒精不會滲透到你的脂肪中。它只是擴散到你身體的水分部分。因此,這也是為什麼對許多女性來說,她們在較低的酒精濃度下會感到更加醉,因為女性的體脂肪通常高於男性。但這會根據你個人而異。如果你有更多的體脂肪,你會有不同的影響。所以酒精進入你的血液中。酒精可以瞬間越過我們所謂的血腦屏障。因此,它會立即影響你的大腦。這就是許多人最初感到愉悅效果的地方,會感到有點放鬆、更社交、或稍微減少焦慮。如果你繼續喝酒,酒精的濃度繼續上升,那麼你的判斷力會開始受到影響。你可能會運動失調。我們都看到過這種情況,很多人可能都經歷過。你可能會踉蹌,無法安全地駕駛。你不會做出如果不喝酒時會做出的同樣決定。如果你繼續喝酒,你實際上可以失去意識。所以會昏倒,很多人也經歷過這種情況。你的身體會盡快分解酒精。像任何東西一樣,我們想排除任何異常,恢復正常的功能。因此,這個過程主要發生在你的肝臟中,這也是肝臟對酒精特別敏感的原因。因為你的身體把乙醇視為毒藥。是的。我知道你提到過這一點,Lemke醫生,但你的身體總是想要恢復所謂的穩態。你的身體永遠會努力恢復到它認為的正常狀態。因此,乙醇不是屬於你血液中的東西。你的身體會試著盡快排出它。然後它將其轉化為一種叫做醋酸的物質。然後你可以通過尿液或呼吸將其排出消除。因此,為了消除你體內的酒精,你必須經歷這個過程。而這個過程的一部分包括這種會在體內浮動並造成細胞損傷的毒素分子。這就是酒精可能導致癌症的一種方式。另一種是一般的炎症。人們可能聽說過炎症對身體是有害的,並且會增加癌症風險。而酒精在消除過程中會產生大量的炎症。因此,它實際上可以改變你的細胞,隨著時間的推移可能導致癌症。因此,我還找到一張圖表,這對於任何看不到我們目前所描述的內容的人來說,它顯示了肝病、死亡率和一般肝病的加速情況,與身體其他部位相比。是的。它顯示了身體其他器官的情況,我相信是這樣的。酒精對肝臟有什麼影響?我們這裡有一個小模型來展示人體。肝臟在哪裡?是的。好問題。這是我們的小模型。為了讓大家了解身體的結構,我們現在看到的是內部,不再有肋骨和皮膚外部。這兩個粉紅色的部分是肺部,它們包圍著心臟。你可以看到心臟在肺部後面,正在泵送你的血液。肝臟是一個棕色的器官,位於你身體的右側,正好在你的肋骨下方。它非常大。它很大。
這是一個驚人的器官。
它相當大。
它處理我們攝入的各種毒素、食物、葡萄糖和酒精。
有90%的毒素是由肝臟代謝的。
所以肝臟可以說是體內的清道夫,清除身體中的廢物。
還有腎臟,但肝臟的作用尤其巨大,特別是在酒精處理方面。
它就坐落在這裡。
它看起來幾乎和一個肺一樣大。
是的。
真的?
是的。
它是一個巨大的器官。
而且它是一個驚人的器官。
所以你甚至可以切掉80%的肝臟,它仍然會自行再生。
有點像你知道那些蜥蜴,你切掉它們的尾巴,它們就能再生一條尾巴。
肝臟真是讓人著迷。
這就是為什麼我們可以進行活體肝臟移植。
所以我可以取走你的一半肝臟,然後把它給一個需要肝臟的人。
你仍然可以活著,他們也能因為你那部分的肝臟而獲得第二次生命的機會。
所以這是一個非常酷的器官,可以再生。
但它的再生也有一個限度。
所以一旦你的肝臟裡有了很多疤痕組織,我們稱之為肝硬化,你就會達到一個無法回頭的點,在那時肝臟無法自我修復。
所以我會把它想成,就像用烘焙的比喻,如果你正在做鬆餅或蛋糕,你一直在攪拌所有成分,然後你意識到在把它放進烤箱之前,哦,我忘了加蛋。
你仍然可以把蛋加進去,把它們一起攪拌,那樣就會好。
但如果鬆餅已經在烤箱裡烤,然後你忘了加蛋,你就不能倒蛋在上面再讓麵糊變一樣。
肝臟就有點像這樣,達到一定程度後,你可以完全修復像酒精或肥胖等造成的影響。
但一旦你超過那個點,變成疤痕組織,肝臟就無法再生了。
所以當你想到那個圖表或肝臟疾病上升的趨勢時,肝病的主要驅動因素是肥胖,還有酒精。
所以這是肝臟移植的主要原因。
而且,最令人難過的是,嗯,我在醫院工作時經常看到這種情況,首先,我們看到越來越年輕的人出現肝衰竭。
年輕的二十多歲的人因酒精進入急性肝衰竭,然後在醫院去世。
而可怕的是,他們通常甚至不知道這會對他們的健康造成問題。
等他們到了醫院時,情況已經非常糟糕,太遲了。
然而,所有這一切本來都可以提前預防或修復,如果能早些發現的話。
所以我覺得這就是這種教育的重要性,了解酒精對健康的真正危害是什麼?
而且我們已經在許多場合下,尤其是在年輕人中,把狂飲視為完全正常的行為。
然而,這樣有非常嚴重的健康後果。
所以我對肝臟有一堆問題。
這是否意味著我的肝臟能夠承受一些傷害,才會出現真正的問題?
我想知道,像我這樣的人,我不喝酒。
我沒有從事任何太不好的行為。
但有時我確實在想,如果我能有一個狂歡的周末,然後我的肝臟會恢復到正常,我也會沒事。
是的。
我的意思是,首先,每個人都是不同的。
一次大的狂歡周末,你可能會沒事。
任何人可能都會沒事。
挑戰在於,一個狂歡的周末會導致多個狂歡周末。
隨著時間推移,這實際上會加速你肝臟的損傷。
但你說我的肝臟會再生,所以我在想這個東西可以很快恢復到正常。
只要你還沒進入那個疤痕階段。
所以一旦你走得太遠,即使你停止飲酒,你的肝臟也無法恢復。
困難的是,我們還不完全了解為什麼一些人如此年輕就會發生這種情況。
這是一個活躍的研究領域,因為有些人已經喝了60年,他們的肝臟沒有顯示出任何疤痕的跡象。
然後我們看到一些25歲的年輕人進來,然後在醫院去世。
所以有一些個體因素,你無法知道它們會影響你發展肝腺炎和疤痕組織的風險。
因此,預防的最安全方法就是不以那些我們知道會導致傷害的高方式飲酒。
另一種方法是尋求醫療幫助,因為我們通常會通過血液檢查檢測到這些情況,我們還可以進行超聲檢查。
當我們看到這些早期階段時,首先發生的事情是你真的會在肝臟內堆積脂肪。
這是第一步。
然後我們看到脂肪肝的炎症。
如果你不停止驅動這些變化的因素,隨著時間推移,我們會看到所謂的纖維化的發展,也就是疤痕組織。
然後這些疤痕組織會越來越嚴重,以至於你的肝臟停止工作,你要麼去世,要麼需要肝臟移植。
除了酒精之外,哪些活動會對我們的肝臟造成巨大壓力,而我們可能並不會察覺到?
是的。
所以肥胖。
食物也是。
是的,食物。
所以你的肝臟與葡萄糖代謝密切相關。
所以我們的飲食和體重會影響肝臟健康。
還有其他藥物,比如 acetaminophen 或 泰諾,這是非常常見的非處方止痛藥,超過一定劑量會造成嚴重的肝損傷。
所以有時會看到一些案例,有人沒有意識到他們的感冒藥加上他們服用的泰諾都含有那種成分。
然後他們出去喝酒。
這樣的組合效應會導致肝損傷。
你覺得有多少 – 這也許是一個不太明確的問題 – 但是多少酒精會導致肝損傷?
所以,這再次因人而異。
對於肝臟損傷來說,通常是中等到較高的飲酒量會造成傷害。其中一點是,您知道,這種大幅的飲酒,比如這些大規模的酗酒事件,可能比長期以適度的飲酒更具危害性。這些像是大幅的飲酒會造成毒性副產品的大量累積,您的身體必須清除這些。因而,如果您有數年的重度酗酒歷史,這實際上可能會造成比長期少量飲酒超過風險限制更大的損害。所以,真正努力減少並避免那些非常重的飲酒事件是非常重要的。而且,遵循我們剛學到的低風險准則,也就是說,低風險程度是非常令人瞩目的,將減少肝臟損傷的風險。
那麼,酒精只影響肝臟嗎?不。我的意思是,酒精對我們的身體有影響。身體的許多部位都可能受到酒精的影響。因此,從上面開始,我們可以看大腦。我們可以用圖片來看,比如MRI。哦,我其實有一個。是的,我想要。這對我來說非常震驚。所以,當我們對某人的大腦進行MRI時,我們基本上,這就像一個橫截面。所以,這幾乎就像您面對我,我切掉您的臉,然後看著您的大腦。健康的大腦組織是灰白質。您希望它能夠豐滿,佔據儘可能多的空間,因為那裡就是您所有大腦活動的所在。當人們變得非常老或患有癡呆症時,我們看到的一件事是更多的黑色空間本質上是水。因此,我們看到大腦開始收縮,水分增多,而活躍的健康大腦組織則減少。這個過程在重度飲酒的情況下會加速。因此,您可以在這裡看到,這是一位43歲的重度酒精使用障礙患者,他的大腦看起來就像是90歲的癡呆症患者,因為隨著時間推移,酒精使用造成的大腦損傷。因此,我們實際上可以看出,一種癡呆症是與酒精使用相關的。所以,您的大腦可能會受到酒精的巨大影響。發生了什麼事?為什麼大腦會因為酒精而以這種方式衰退?是的,嗯,記住我說的乙醇,也就是那個分子,穿越血腦屏障。因此,尤其是在您體內的血酒精濃度很高時,乙醇會浸潤您的大腦。如果您考慮到我們討論過的炎症以及在大腦層面上對細胞、DNA和蛋白質的變化。另一件加速我們所見的酒精導致的大腦損傷的事情實際上是營養缺乏症。因此,人們可能喝得很多,但他們的飲食中實際上沒有攝取到真正關鍵的營養素。這可以加速大腦損傷的過程。我們甚至可以看到在營養不足的情況下,重度飲酒會導致非常突然的健忘症。
好吧,這就是大腦。確定是大腦。接下來是口腔和食道。因此,顯然,您在喝酒,酒精浸潤著您的口腔,浸潤著您的食道和胃。我們看到癌症的發生率有所增加,正如我們所討論的,而這一過程又被吸菸加速。但我們也看到了一些良性但令人困擾和問題的健康狀況,最明顯的是胃食管逆流,也就是胃灼熱。因此,如果您注意到,我經常有胃灼熱,我不得不吃很多抗酸劑並服用藥物。您可能要考慮一下,我喝了多少?這是否在促進我的胃灼熱?這是一個非常普遍的情況。心臟也會受到酒精的影響。因此,您知道,心臟是這樣一個器官,在低風險水平下似乎不會受到酒精的傷害。但一旦您進入中等和高風險範圍,我們看到傷害。這些傷害可以有幾種形式。一個叫做心房顫動的情況,這基本上就是您的心臟開始不規則地跳動。在您的心臟中,有四個腔室,上面的兩個腔室。因此,這真的展示了心室和心房。血液流經的有兩個腔室。在正常的心臟中,您的電活動從心臟的上部開始,向下到心臟的底部,並告訴心臟進行泵送。因此,您會得到一個單一的脈衝到心臟的底部,說泵送,然後這樣泵送血液到您的大腦、身體、器官和肝臟。在心房顫動中,心臟的上部只是因為這種異常的電活動而顫動。因此,心臟無法以正常的方式進行泵送。我們實際上在醫學上有一個術語叫假日心臟,因為我們有時會看到人們在假期中喝很多酒,因而進入這種異常的節律,僅僅是因為那種酗酒模式。隨著時間的推進,如果您持續高水平地飲酒,您的心臟實際上會擴大,您可能會因為心肌病而患上充血性心力衰竭,這意味著心臟肌肉變得虛弱、纖細、鬆弛,無法進行所需的泵送。
哦,天哪。有時我們會認為,如果我們能很好地應對啤酒或酒精,那就對我們的傷害更小。因此,無論出於什麼原因,我總是能夠很好地飲酒。當我曾經喝酒時,我不再喝酒,但在我曾經喝酒的時候,我的影響比我那位稍微大一點的朋友要小,他擁有稍微多一些的體脂肪,這真的很有趣,因為您指出了一個我從未意識到的關聯。稍微停一下。您在說如果某人有更多的體脂肪,他們更有可能喝醉嗎?是的,因為他們的體內水分較少,而酒精不會進入您的體脂肪。
所以,基本上,就像你拿著一杯水,然後把紅色染料放進去,它會擴散到水中。 所以,水越多,擴散效果就越強,血液中的酒精濃度就會越低。 如果你的體脂肪很低,你的體內水分可能會比較多。 因此,對你來說,兩杯酒會擴散到更大量的水中。 這說明了很多。 因為我一直在想,他比我大得多。 當時,他體脂肪更多,而他會非常、非常快地喝醉。 你總是會以為,哦,大個子,他們能夠應付啤酒或其他東西,但他會很快喝醉。 所以,我曾經想過,我曾經認為,酒精對我影響不大,因為我沒有像他那樣醉。 但這並不是真的。 不,我的意思是,首先,我覺得這裡有一個有趣的故事,一方面,不僅僅是體脂肪,還有每個人酒精代謝的速度也不同。 你可能,嗯,我不知道你是否有這個特徵,你可能比你的朋友更少宿醉。 因為宿醉似乎與血液中酒精濃度的多少有關。 所以,那些代謝酒精不夠快的人往往有更嚴重的宿醉。 所以,那可能是你經歷過的事情。 但這並不能保護你免受酒精造成的其他健康損害,比如肝損傷、癌症,或者隨著時間的推移,心臟問題或食道問題。 宿醉是什麼? 對,宿醉是一件令人著迷的事情,人們對此有很多新興的證據和試圖理解發生了什麼。 它似乎與腦中乙醇濃度的高低最有關,因為他們實際上對小鼠和人類進行了大量的研究。 最初以為是因為酒精的副產品,比如我們提到的乙醛分子,但似乎與此無關。 它似乎與乙醇有關。 但本質上,這是一種症狀,當你喝酒後,一旦你的血液酒精濃度降至零,你會感到有些無精打采,疲倦,頭痛,通常會感到噁心。 因此,這是一種大腦在乙醇中浸泡後的後遺症。 然後當它離開時,你會感到非常糟糕。 因為人們有時認為這只是脫水。 是的,這不僅僅是脫水。 乙醇對你的大腦有實際的影響,這會導致宿醉。 我認為,如果你喝酒的量讓你有宿醉,這是一個好跡象,表明你喝的超過了對你的身體而言可以接受的限度。 因為我記得以前,如果我在睡覺前喝一大杯水,如果我喝過酒,早上會感覺好一些。 的確有某種脫水的因素,別誤會我。 這部分是因為,對,你想想,酒精是溶解在水中的。 所以,如果你的全身水分因為脫水而收縮,這樣你的乙醇濃度就會更高。 所以,喝水會幫助你沖走這些東西,感覺好些的。 我在喝水。 但這不僅僅是因為脫水。 現在會有一些人收聽這個。 我懷疑他們會到達這一步。 因為如果他們真的到了那裡,他們可能不會這麼想。 但會有些人在這段對話中走到這一步並在想,是的,但酒精幫我社交。 而社交真的很重要。 而且由於現代世界的設計,我不喝酒很難進行社交。 或者我喝酒時會玩的很好。 所以,我不想戒掉我的酒精使用。 而且,在某些情況下,會有高量和中量的酒精飲者。 你會對那些人說什麼? 嗯,首先,這裡沒有評判。 所以,乙醇分子並不比葡萄糖分子更道德或不道德。 你可以對飲食說同樣的話。 我們現在對加工食品、白面粉和白糖有很多意識。 這並不意味著每個人都會過著這種不苟且的生活方式,絕不吃甜點。 所以,我認為這真的很重要,你需要帶著睜大的眼睛去了解有哪些風險,什麼對你來說重要,以及如何進行計算。 因此,如果你決定這是你想要做的選擇,你想要為自己創造成功的機會。 所以,如果你決定,例如,我想減少我喝酒的量,但我每天晚上都要和朋友去快樂時光,然後在那裡試著不喝酒,你可能不會取得太大的成功,因為你會處於一種時常提醒你酒精使用的情況,並且周圍的人都在使用酒精。 所以,試著在生活、周和日程的安排上做一些不同的結構性改變。 你可能會發現,實際上,你並不那麼想念它,你可以去掉三、四天的飲酒,仍然在一周的兩天內獲得社交的快樂,而你的整體健康風險會顯著下降。 關於治療酒精濫用障礙,康復通常是最廣為人知的治療形式。 我的一位朋友對酒精成癮和毒品成癮都非常嚴重,曾多次對我說過,他告訴我,我已經去過三、四次康復,但這就是沒有用。 是的。 我認為,當最受歡迎或最知名的治療對你無效時,你會感受到更大的絕望感。 你是康復的支持者嗎? 總的來說,並不是。
所以,你知道,戒治的概念就是你去某個地方待一週或幾週,然後你就算治癒了,對吧?這幾乎就像人們將上癮視為一種感染,認為你只需要兩週的抗生素,然後就結束了。實際上,我們理解的是,對於很多人來說,上癮更像是一種慢性疾病,甚至像癌症一樣,在最初的幾年中你需要很多治療。然後隨著時間的推移,你會達到穩定和緩解,幾乎就像是癌症倖存者一樣。你在長期康復中。因此,這種想法就是你去某個地方待幾週,然後出來就完全好轉的觀念,真的與我們對上癮的了解不相符。另一個問題是,在戒治中發生的很多事情,通常並不是那麼具有療效。對於上癮,我們知道的最有效的事情,一是藥物,這方面有很多污名和誤解。第二是,像是基於證據的心理治療。所以像認知行為療法、動機增強療法,你知道,針對你潛在的創傷進行工作。通常在戒治中心,模式確實是圍繞這種想法,即將自己從這個環境中移除。你在那裡參加一些群組。有時候,這些群組更多是基於同儕支持的模式。有時候,提供的療法坦率地說並不太基於證據。我們實際上做過一項研究。這是一項秘密顧客研究,我們致電全國的戒治計劃,詢問他們所提供的內容。許多地方提供像是馬療或海豚輔助療法這樣的東西,我相信與海豚游泳和與馬工作是非常美好的經歷。但這並不是經過研究證實有效的。而許多地方並不提供我們知道實際上有效的東西,比如在基於證據的療法或藥物治療中工作的受過訓練的臨床醫生。所以這是一種針對長期問題的短期解決方案,卻沒有實際獲得你所需要的治療。那麼對於酗酒問題,什麼是有效的,大多數人並不知道。我們有非常有效的藥物可以幫助你,即使你只是想少喝一點。所以,我最一開始提到的這種藥物實際上是阻止你的阿片受體。對。這聽起來有點搞笑,因為它對酒精有用。但之所以如此,是因為對於那些驅使他們喝酒的部分,飲酒時他們會從大腦中釋放的阿片類物質中感受到這種疼痛緩解的快感。這讓他們想要喝得更多。如果你阻止這一點,人們喝酒後不會感到不適,但他們會覺得不那麼有回報。因此,一位名叫辛克萊的研究人員在歐洲進行了一些引人入勝的實驗,甚至只是根據需要使用它。因此,與其把它當作每日藥物,如果你知道在某個節日活動中你會喝得比你想喝的多,你可以在出門前30分鐘服用。然後人們發現他們只喝了一杯,然後就覺得「啊,我很好。我沒有那種想要越喝越多的慾望,因為我沒有感受到同樣的好轉和解脫的愉悅。」你怎麼看待迷幻藥作為對抗像我們所描述的上癮行為的手段?是的。在過去幾年中,針對酗酒問題最具突破性的一項試驗就是氯蛙噪。關於氯蛙噪輔助的心理治療針對酗酒問題有一項大型研究,顯示出非常顯著的效果。參與者服用氯蛙噪,實際上與一些人進行比較,他們要麼服用大劑量的苯海拉明,要麼服用氯蛙噪,然後他們和治療師坐在一起,進行為期八小時的輔導性氯蛙噪之旅。他們發現,服藥後人們的飲酒量大大減少,所以它似乎確實有一些效果。理論上,迷幻藥的部份工作方式是提高神經可塑性,也就是大腦形成新通路和重新訓練自己的能力。因此,它似乎可能是一種治療酗酒問題的潛在辦法。氯蛙噪是魔法蘑菇中的活性成分。是的,正是如此。你聽說過伊博卡因嗎?我聽說過,是的。這是一種常與上癮相關的迷幻藥。是的。人們已經研究過伊博卡因對阿片使用障礙的影響。這些研究的前景不如氯蛙噪那麼樂觀,儘管最近並沒有以同樣嚴謹的方式進行測試。部分原因是針對阿片使用障礙,我們已經有非常有效的藥物,已證明可以改善康復並減少死亡,因此很難有比這更好的選擇。對於酒精來說,有一種非常有趣的新藥物類別,即用於減肥的藥物,人們可能聽說過。因此,像Wagovi、Ozempic,整個GLP-1類藥物似乎也能減少酒精使用,這非常有意思。真的嗎?是的。他們有研究過這個嗎?是的。他們有,首先,網上有整個Reddit討論串和社區,其中一些人因為糖尿病或減肥而被開了這些藥物,然後突然發現「我對抽煙或喝酒真的不感興趣了。」那種慾望完全消失了。對於某些人來說,他們形容這簡直是奇蹟。他們試圖戒酒多年,第一次沒有那種渴望和衝動。最近,還進行了一些實際的臨床試驗,做了安慰劑對照雙盲研究,顯示它確實減少了飲酒量。
因此,這是一個非常有趣的領域,這些藥物似乎使渴望和食慾在更廣泛的層面上得以重置,而不僅僅是針對食物。
這到底是什麼?
我來告訴你。
你們所有人可能都知道,我每年大約有50週的時間都在周遊世界。
我一直提供的一個旅行小貼士就是:盡可能輕裝上陣。
因為如果這樣做,我發現不需辦理行李托運,就可以節省幾小時,並且在另一邊不必等待行李。
所以我總是攜帶一個小小的袋子,可以放在飛機上方的行李架上。
無論我去哪裡,即使是為期數週的旅行,這都是一個巨大的旅行技巧。
所以我必須告訴你今天的節目贊助商,Exeter。
這個包包利用一些靈活的技術,將行李中的空氣抽出,讓你在一個極小的空間中能裝下最多三倍的物品。
你可以在exeter.com上了解更多。
如果你想購買一個這樣的包包,可以使用代碼DOAC享受10%的折扣,並且免費運送和100天試用。
就是exeter.com,使用代碼DOAC。
我們許多人理解成癮的一種方式是,如果我們自己沒有親身經歷過,我們會在電視和名人流行文化中尋找榜樣。
我們會看到這些榜樣,在舞台上出現,然後在公眾眼中開始惡化。
最終,似乎那種情況總是不可避免地會讓TMZ的頭條新聞報導這個人已經去世。
這種情況發生得實在太頻繁了。
我們想到的名人,如惠特尼·休斯頓,或者我想邁克爾·傑克森也被認為是死於成癮。
我想這是因為止痛藥或其他東西。
還有普林斯、艾維斯·普雷斯利、馬克·米勒,很多人也會知道他。
還有妮可·史密斯。
即使在當今的公眾視野中,某些個體的行為開始出現不穩定的情況。
他們在Instagram上發佈內容。
他們在社會中以稍微不同的方式出現。
當你在自己所在的工作領域看到這種情況時,你的自然反應是什麼?
你會怎樣感受,因為目前我想到的幾個人,世界正談論著他們,我們認為他們有成癮問題。
我們認為他們需要幫助。
你對此的自然反應是什麼?
他們需要什麼?
嗯。
當我讀到某人去世的標題時,對我來說,這是非常令人心碎的。
首先,因為這明顯是一條人命,與某人的母親、姐妹或兄弟有關,還有很多人關心的公共人物。
但最重要的是,這是完全可以防止的死亡。
真的沒有任何人應該因為物質而死。
我們擁有治療成癮的工具。
我們知道如何預防,比如毒品過量的危害。
因此,某人竟然會死去,尤其是那個大家都看著這麼久的人,我認為這只是悲劇的例子,顯示了我們在成癮的處理上與科學所說的有效方法之間的錯配。
我認為,當我看到某人明顯展現出徵兆時,看到這種情況在公共場合發生總是令人感到悲傷,因為人們無法支持這個人。
這不是魔法般的解決方案。
不會有像你知道的那樣,進行一次干預,這個人就去接受治療,永遠恢復健康。
我認為這常常是人們心中的想法。
這是一個過程、一段旅程,就像任何改變一樣。
因此,確實是在我們一開始提到的那個想法,如何開始理解這個人,他們的物質使用如何妨礙他們自己想要的東西?
如果他們對改變自己的物質使用有信念,那麼基於他們所認為的更好的生活,生活會變得如何?
我記得我有一位特定的朋友,他有成癮問題,我記得他一直是派對的核心。
有一天,他在一個活動中走到我面前,坐在我面前,對我低聲說,他說,他像是對我耳語一樣,“我很痛苦”。
他告訴我關於康復的事情,以及它怎麼樣讓他失望等等。
但聽起來幾乎令人難以置信,這麼一個面帶大笑容的人會對我耳語,尤其是一個男人,因為男人通常不太談論自己的情感。
“我很痛苦。”
然後有趣的是,我看到世界怎麼對待那個人,而他對我耳語的一天。
世界如何回應他的行為,攻擊他和批評他。
但我知道那個耳語的內容。
是的。
而那一次耳語幫助我重新考量如何對待那個人,以及真正發生了什麼事情。
這可能讓你給予他非常多的同情,對吧。
是一種巨大的同情。
因為我會像世界上其他人一樣。
我會想,哦,這個人真傻。
真是個混帳。為什麼他要那樣做?那是奇怪的行為。
是的。
而你說了一些非常重要的話,這是一個略微的措辭轉變。
你沒有說他治療失敗了。
你說是治療辜負了他。
這一點非常重要,因為我認為,太常我們似乎讓人覺得是人们失敗了。
就像如果他們去康復中心卻未能康復,那就是他們的錯,你知道。
實際上,治療並不適合他們。
如果某個人得了癌症,而他們的癌症復發,或沒有被化療治療,我們不會說,哦,他失敗了。
你知道,我們會說,那麼下一步治療是什麼?
我們該如何讓他們去正確的醫生那裡?
所以有這種個人責備,這恰恰觸及了污名,這是人們不願意分享他們在物質上掙扎的主要原因之一,加上他們不尋求治療。
因此,我們對於毒品和酒精成癮有著巨大的污名。
這是全球最受污名化的社會狀況之一。
因此,當你開始想,「哦,也許我真的有問題」時,像是「也許我的飲酒影響了我的生活」,說任何話都非常困難,因為你擔心會被評判、被標籤或者被誤解。
在某些情況下,糟糕的事情可能會發生在你身上。
你可能會被兒童福利機構帶走孩子。
你可能會失去住房或失去工作。
因此,這種污名造成了一個可怕的循環,人們不得不悄悄地告訴別人。
這顯示了他對你有多麼信任,能夠誠實地說出他所經歷的事情,因為對於這種狀況有著如此多的污名。
你一定有很多案件讓你心碎吧。
是的。
你可以告訴我一個改變了你的案例嗎?
哦,天哪,太多了。
你知道,有一位先生,他長期與海洛因成癮作鬥争,正如我們所討論的,這對他來說算是一種慢性疾病。
他有過表現得非常好的時期,也有過困難的時期,並在所有這些期間都保持安全。
而他生命中唯一一段真正有意義的關係是與他的母親之間的關係,他和她同住。
他們住在公共住宅裡。
他們像很多人一樣面臨著經濟不安全的問題。
然後有人發現他和母親住在一起,這使得她面臨住房風險。
所以他不想讓她失去住房,因此他離開了,但他剛成為無家可歸者。
突然之間,因為社會障礙,他面臨著無家可歸和孤獨帶來的壓力。
即使他和母親以及治療之間有很多的聯繫,他最終還是在兩輛停放的車之間被發現死去。
他在街上獨自過量藥物。
我總是想,如果——
而你認識他。
哦,是的。
這些連鎖反應,你知道,其實本不必如此。
我認為有如此多的死亡案例,我只是想,事情本不必這樣發生。
而且確實沒有人應該以這種方式死去。
有這麼多事情,在當下感覺是我們無法控制的。
我想這也是我對這項工作的熱情所在,因為我不一定能拯救眼前的人或改變無家可歸或住房政策的問題。
但我可以嘗試規模性地努力,讓下一個人有不同的體驗。
我覺得這樣做在某種程度上抵消了我失去我所關心的人的痛苦。
如果你是美國總統,例如,就以這個國家為例,你必須對社會設計進行上游的改變,以減輕毒癮和上癮行為等下游症狀。
你會改變社會設計的哪些方面?
你可以改變任何事情。
是的。
從上游入手,最大的改變將是早期建立韌性和連結。
所以我認為這些看似與毒癮無關的事實上是深刻相關的,當我們思考逆境童年經歷時。
所以當我們思考預防兒童問題時,常常有人會關注教育,比如告訴孩子們毒品是壞的。
這是行不通的。
真正有效的是實際上在年輕人中建立韌性。
所以建立韌性、建立連結。
那這樣的情境是什麼樣的?
這就像是可以負擔得起的住房。
這就像是人們能夠出去運動、玩耍和建立關係的公園。
這就像是支持家庭,以便家庭能夠保持團結,這樣早期的關係和依附可以健康發展。
這才是真正的預防工作,試圖打破代際創傷、貧困和物質使用的循環,實際上是在最開始時支持家庭和社區。
這讓我想起了「老鼠公園」。
是的。
「老鼠公園」就是一個很好的例子。
對於那些不了解的人來說,「老鼠公園」是什麼?
是的。
「老鼠公園」是一系列實驗,旨在用老鼠模型來理解成癮的驅動因素。
他們把老鼠放在一個模型中,老鼠被孤立在自己的籠子裡,沒有任何事可做,也沒有和人類的聯繫。
他們可以接觸到像嗎啡或可卡因這樣的物質,透過按下槓桿來獲取更多的藥物。
在被剝奪了聯結和孤立的情況下,這些動物使用了更多的毒品。
這讓他們感到舒緩,享受快樂。
同樣的動物又被放進一個美妙的籠子裡,裡面有可以玩耍的地方,有可以爬的輪子,還有很多朋友和其他老鼠。
突然間,他們發現這些老鼠不再按下槓桿,試圖獲取更多的藥物了。
所以,這是一個略為簡化的模型,實際上它可能過於簡化。
但它顯示了成癮背後的許多因素,真的圍繞著連結的觀念,重建我們周圍的世界、社區,以及我們之間的相互關聯性、機會、目的、意義和希望。
所以我認為那才是真正的預防。
然後還有我們如何實際上處理那些遇到問題的人。
我認為我會首先使成癮治療在需要時立即廣泛可得。
當你走進你的家庭醫生診所或急診室的那一刻,你會感受到同情、科學的對待,工作人員會詢問他們能怎麼幫助你,並提供有效的護理,就像如果你被診斷出新的癌症或心臟問題一樣。我們真的要重新塑造治療的方式,讓它看起來像其他健康狀況的處理方式。我們要停止懲罰那些使用物質的人,因為很多時候,人們仍然因為物質使用而被送進監獄,這真的是一個混淆的信息。如果我們一方面說這是一個健康問題,但同時又要把你關進監獄,這兩者並不一致。很多人活在第一種「鼠鼠公園」(Rat Park)的模型中。我們獨自生活,生活在這些大城市中。我們比以往任何時候都更靜態。也許,我們搬到大城市是因為沒有家庭的陪伴。我們可能在做一份讓人感到極度挑戰的工作。因此,當我們思考成癮、酒精和一些其他行為時,尤其是超越酒精這一物質的其他成癮行為,無論是社交媒體、飲食或色情,或是在某種反常的情況下,良好的習慣、健康的食品、運動,以及生產性的行為時,為什麼我們會如此掙扎。我常常在想,我們是否應該都去某個公社一起生活,你知道我的意思嗎?我想人類不應該這樣生活。這是一個相對新穎的事情,對嗎?我們往往生活在村莊或社區中,住在多代同堂的家庭裡。我有小孩,我認為擁有孩子的經歷讓我看到了為什麼人們會和父母、祖父母住在一起,擁有這麼大的家庭,以創造社區和一種擴展的家庭。我們在很多方面失去了這一點。我認為我們以前獲得這些的方式,比如宗教,對某些人來說可能仍然有共鳴,但對其他人則不一定。因此,找到其他參與、意義和目的的方式,這可以通過許多不同的方式實現。你知道,我認為人們正在找到創造性的方法來做到這一點。這可以包括,比如,尋找志願者活動、其他類型的社交團體。有些人通過運動來做到這一點。你知道,他們在一項活動或一支球隊的共同熱愛中找到了與陌生人的聯繫和參與感。但實際上,要將這視為優先事項,就像你在生活和健康中優先考慮其他事情一樣。你是否支持使用療法來應對早期童年創傷?當然,我認為其中一個問題是,療法太經常被迫施加於人們。我更傾向於這樣一種方式:我們需要提供可用、熱情和高質量的治療,以便人們能從中獲得價值。療法就是其中的一個重要部分。這涉及很多事情。它關乎連結,了解人們一開始使用物質的原因,解決和治癒那些創傷。擁有良好、受過良好訓練且有同理心的治療師也很重要。因此,有很多有趣的研究顯示,治療師的同理心實際上是最強的預測因子之一,影響你是否停止或改變酒精或藥物的使用。真的嗎?這非常有趣,因為我們經常認為,比如,你可能聽過有人說,我不太喜歡我的治療師。我認為這樣的反應會是,哦,你對療法不太感興趣。但實際上,研究顯示,同理心較低的治療師,他們的客戶在治療結束後更有可能使用更多的物質。因此,擁有一個受過良好訓練、充滿同情心且以證據為基礎的工作團隊也是非常重要的。我想這同樣適用於家庭和朋友。是的,我認為同理心真的很強大。那些我們認為是軟技能的東西實際上影響重大。扶持他人是有可能的嗎?我在跟安娜·蘭克博士討論這個問題,那就是你可以在某人的成癮中扮演一個角色。我想幫助我有成癮問題的朋友。所以我在他身邊,安慰他們。但在某種程度上,我實際上是在加強那種成癮行為,因為我在正向強化它,因為我如此支持他們,這麼愛他們,這麼關注他們的感受,實際上我是在幫助他們繼續那種成癮。這有可能嗎?是的。我認為這是一個「使能」(enabling)的概念,我認為這是很有層次的。我會說,核心上來看,愛和支持大多數時候不會造成傷害。當我與患者交談時,他們往往最終參加治療的原因並不是一些可怕的後果,而是在他們不喜歡自己的時候,有人關心他們並願意在他們絕望的時刻拉他們一把,讓他們重新找到信心。就是這些小小的善意時刻。我可以告訴你一個故事,是關於一位我們在醫院照顧的患者,他因為與毒品使用相關的危險感染住院。在他住院的周年紀念日,他給我們的團隊寫了一封信,他說,你們來看我,坐下來和我聊著,不會被我忘記。
他現在每年都會在出院的周年紀念日發送一封電子郵件。
正是這些人性的時刻、聯結的時刻——再次強調這種聯結的理念,往往成為變革的催化劑,帶來希望和信念,讓人認識到自己的生活在某種程度上可以變得更好,而不是增加他人的痛苦與折磨。
這種情況有不同的表現方式。
在家庭中,我們教給人們的一個最有效的工具叫做 CRAFT,這是社區增強和家庭訓練的縮寫。
這和人們可能見過的情況非常不同,例如你應該如何策劃一次介入,並告訴某人是全有或全無的。
但 CRAFT 是非常不同的。
它首先教導家庭成員如何理解成癮的科學;其次,如何為自己獲得支持?
因為在家庭中處理成癮問題非常困難。
然後,如何以不同的方式開始了解後果?
例如,如果你是一位父母,而你的孩子因為吸毒而缺課,你不希望掩護他們,進而鞏固他們的行為模式。
但你也不需要把他們趕出家門,事實上有一系列的後果可以幫助人們改變。
而改變的最大動力之一,其實是對你想要看到的行為的正向增強。
在治療界被稱為應急管理(contingency management)。
而且,健康保險公司,許多公司已經意識到了這一點,對嗎?
如果你因為加入健身房而獲得退款,或者因為做一些人們希望看到的事情而獲得報銷,人們通常會更頻繁地去做這些事情。
這在人類行為中是普遍存在的,尤其在成癮方面。
但我們往往做的卻是相反的。
我們試圖用懲罰的方式讓人們康復,而不是增強我們希望看到的健康行為,如果這樣說的話。
是的,我想我正在代表聽這段話的觀眾,這位觀眾知道他/她的生活中有一位有成癮問題的人。
他們試著表現出同理心,試著提供支持,試著幫那個人,但仍然沒有任何改變。
在這種情況下,也許那個有成癮問題的人沒有接受支持,沒有參加會議,沒有與心理治療師交談。
在你主動提供幫助的人又不接受的情況下,他們也不願意考慮其他的醫療治療,住在你家裡,干涉你的生活,等等。
是否有某個時刻你會說“夠了”?
是的。
首先,作為家庭成員或朋友,這真的很難。所以對於正在聽的任何人,我經歷過,這是非常困難的。所以要對自己有耐心。
我認為這是你所說的另一個決定——到某個時候,你必須做出一個保護自己的決定。
假設你家中有一位面對成癮的人,他/她變得具攻擊性、偷竊金錢,或對住在房子裡的人造成創傷。
在某個時候,你可能需要決定:為了我的福祉,也為了全家人的福祉,我目前無法讓這種情況繼續存在。
這和說把他們趕出去就會讓他們好轉是截然不同的。
因此,區別在於保護自己是可以的。有時候我們必須這樣做。
但不要自欺欺人地認為這個行動就是在幫助另一個人,這也是可以的。
我認為另一個重要的點是,在這一切結束之後,首先做一個治療者往往是更簡單的。
我曾是一位家庭成員,也是一名臨床醫生。作為臨床醫生,我可以真正做到無條件。因此,無論某人是否繼續吸食海洛因或繼續飲酒,我都會成為他們的醫生。
而這其中有一種非常美好的事情。我的介入與某人是否改變無關。
作為家庭成員,這更難,特別是如果你依賴某人,或在婚姻中或關係中。
所以你可能必須做出不同的選擇。
但我認為,在這一切結束之後,人們不會因為我們認為他們應該改變的原因而改變。
他們改變是因為他們認為自己的生活在某種程度上會變得更好。
所以關鍵就在於找出,如果這個人對自己的酒精或藥物使用做出改變,他們的生活為何會變得更好?
這是一次轉變,你會變成他們的夥伴,而不是試圖拖著他們往水邊走,就像把馬拉到水邊一樣。
而且有一種迷人的人類本能告訴我們,沒有人喜歡被告知該怎麼做。
所以有一種叫做寫作反射的東西,這對照顧者來說是非常難的。這對父母來說特別困難,因為我們愛告訴人們我們的好建議,並解釋他們的做法是錯誤的,他們應該接受我們的、如同醫生一般的建議。
這可以表現為告訴某人,像是:“你難道不明白你正在做的事情會造成傷害嗎?你應該做出改變。”
這也可以更微妙一些,可以是對某人進行講課或試圖教育他們。
但當某人強迫把東西塞進你的喉嚨時,你的本能是反抗。這就是一種自然的人類行為,即使這個主意非常好。
如果某人把冰淇淋放在你面前並強迫你吃,即使你喜歡冰淇淋,你可能會說,“等等,我不確定我想要這個冰淇淋。”
所以關鍵是不要告訴某人該怎麼做,而是理解他們為何會想要做出改變。
一旦你這樣做,你會突然意識到,這樣會感覺更好。
你不是在試著拉人朝某個方向走。這並不意味著——你對他們做出的選擇沒有個人的利害關係。 但你實際上是與他們合作,試著弄清楚這些事情是如何影響到你,以及如果你改變你的酒精使用或飲酒或物質使用,你的生活可能會變得更好的原因。 在傳遞這個訊息時,表達上有什麼不同? 因為兩者的最終結果都是一樣的。 但聽起來語言可能略有不同。 是的,非常不同。 在所謂的醫學語言和治療語言中,我們談論一種叫做動機面談的東西,這幾乎成了一種心理技巧。 但這基本上是一種試圖從個人那裡識別他們改變原因的方法,並反過來反映給他們。 所以,不是你告訴他們你認為他們應該改變,而是你試圖引導他們的動機並放大它。 然後,最終你把權力交回給他們。 這可能看起來像某人說的話,比如—— 我會是你的病人。 所以,是的,我喝得很多。 我一天喝幾次,特別是在早上。 但沒關係。 你知道,我每天還是能上班。 顯然,我在工作上有幾個不當行為問題。 但除此之外,你知道,我的伴侶已經離開我。 但除此之外,一切都很好。 我能應對這一切。 聽起來你的酒精使用正在引發一些工作和人際關係問題。 確實如此,是的。 是的,我失去了——我的伴侶離開了我。 我在工作上一直收到不當行為的通知和紀律處分,因為我有時會遲到。 而且當我在那裡時,有時會睡著等等。 而且我——顯然,我在操作大型機械。 所以那裡有些風險。 但除此之外,還好。 聽起來你擔心在工作上的安全,還有你的飲酒開始如何影響到你的工作和人際關係。 確實如此,是的。 我是的,你知道。 我特別是在吊車上。 在吊車上醉酒特別造成了一些事故。 而且,你知道,我有時候確實擔心哪一天會走得太遠,是的。 是的,聽起來這真的很可怕,你真的擔心你的酒精使用可能會造成工作上嚴重或生命危險的事故。 是的,那我該怎麼辦呢,因為如果這樣的事情記在你的檔案上,那我將再也無法成為一名機械操作員了。 是的,而且你的工作對你來說真的很重要。 這是非常重要的。 酒精開始在這方面妨礙我。 是的,100%。 是的。 那麼,關於你的工作或關係,你的目標未來會是什麼? 我知道我真的應該,我真的應該解決我這個酒精問題。 我希望能找到一個伴侶。 這對我來說真的很重要,因為我想組建家庭。 所以,你知道,顯然成立家庭的先決條件真的就是找一位伴侶。 所以,是的。 聽起來你真的很想考慮改變你的飲酒,而你期待找到伴侶和家庭,並且擔心酒精可能會妨礙這一切。 所以你在這裡所做的事並不是引導我,而是有點推動我,如果這樣有道理的話。 有一種小小的「絕地心靈技巧」,基本上,這在你學習怎麼做的時候有點棘手,因為我所要做的就是在聆聽所謂的變化談話。 所以,任何你給我的關於改變的小線索。 所以你說,比如,我開始收到這些不當行為的通知。 我擔心工作上的安全問題。 我想要一位伴侶。 這些都是——這是改變的金礦小豆子。 而我則忽略了你所有的維持談話。 因此,任何你為現狀辯護的地方,這不算什麼。 喝酒根本沒那麼嚴重。 我無法改變。 我甚至不去承認或解決它。 這其實很困難,因為我認為大多數人都會注意到消極的東西。 所以如果你想像一下在工作上的績效評估,或者某人在告訴你任何形式的反饋,我們傾向於放大並記住某人對我們說的壞話,卻忘記了無數的好事。 所以你需要改變——你必須像訓練自己去做相反的事,去聽那些改變的細小線索。 然後我基本上就像一個鏡子,但我在放大它。 所以我在提取這些小改變的線索。 我在反映你的話語。 所以我不是告訴你你應該戒酒,因為在工作上這不安全。 我在反映給你,比如你開始擔心在工作上可能發生事故,而這是非常嚴重的。 而這有助於引導對話向前。 另一個關鍵是,如果你遇到抵抗的時候,你要轉變方向,因為一旦你開始爭論,不管是關於政治還是其他任何事情,人們就會固執己見。 所以如果你開始和某人爭論,你必須找到另一種方法。 你只需轉變方向並採用不同的策略,因為你越爭論,人們就越會堅守自己的觀點。 這更像是贏得辯論,而不是向前推進。 如果你想改變自己呢? 是否有一個過程、一個系統、一種方法論來幫助你發現你理想的行為是什麼,為什麼要這麼做,並實施改變? 這就是我經常說的,你的「為什麼」是什麼? 我認為這非常令人興奮。 我們都想要過上我們最好的人生,不管這對我們來說意味著什麼。 所以擁有一個目的,擁有一個目標可能是最重要的事情。 動機是重要的。 我們談論了很多關於動機的事情。
但動機是短暫的。
它可能會在一天中的不同時刻滑動。
所以你可能會舉一個平凡的例子。
你想要變得更健康,某一天你覺得非常有動力。
但隔天早上,你的鬧鐘在早上五點響起,你感到疲憊,而床上非常舒適。
也許你昨晚熬夜了。
你的動力會減弱,對吧?
如果你沒有一個目標或理由、一個「為什麼」或目的,那麼實際上要鼓起能量起床會非常困難。
因此,找出那個目的,然後努力尋找享受這個過程的方法。
因為如果你總是朝著未來的目標前進,有些人非常以目標為導向,這對他們有效。
但在過程中找到快樂會幫助你。
舉個例子,酒精。
不是一個成癮問題。
只是對你生活中的飲酒進行一些改變。
如果你只是像說,「我應該停止飲酒,因為飲酒對我不好。」
這是一個相對模糊的目標,對吧?
這並不是真正關乎對你有特殊意義的事情。
這樣堅持下去會很困難。
如果你反而想,「好吧,我開始意識到每晚飲酒會讓我無法完成我想做的工作,因為我太累了,然後就睡著了。
早上起來時我並不感到精神煥發,因為我睡得不好。
我也沒有早起鍛煉,這是我非常重視的事情。
我和家人在一起的時候也沒有像我希望的那樣投入。」
那麼所有這些小目標就會讓改變變得更容易。
所以你可能會決定,你知道的,我不會喝酒。
我每週只喝兩天。
而當我喝酒時,我會把量控制在這個範圍。
但原因並不是來自某個醫生的模糊建議。
而是因為你在工作上努力工作,晚餐後能夠感到有生產力的感覺很好。
而且你正在為比賽訓練,想要早上起床去跑步。
所以你實際上會注意到那些小步驟,比如,哇,今天早上我醒來感覺如此神清氣爽。
像是你就在那裡強化你的目標。
你不是在追求某個不再對你有意義的抽象事物。
所以你想要設立這些非常專注、個性化的目標,並真正固定在你的「為什麼」上。
你的「為什麼」可能和我的「為什麼」或其他人的「為什麼」非常不同。
所以這可能是,睡眠對你來說真的很重要。
或者,你對酒精的關係可能不同。
那我會舉的另一個例子是,人們是不同的,對吧?
我們對事物的反應不同。
所以一些人可以打開一包薯片只吃兩片然後走開。
而有些人則是,一打開袋子就會吃光所有的薯片。
所以其實不打開袋子會更容易。
酒精也是如此。
一些人可能發現如果他們打開一瓶酒或家裡有酒的話,他們會喝光它。
而想要限制飲用少量酒精的想法實際上真的很難。
而且完全避免它,或只在餐廳喝酒會更簡單。
所以你確實需要理解自己的目標、你的「為什麼」、你的目的與你對自己正在進行的事情的反應之間的相互作用。
這對每個人都是不同的。
還有其他什麼事情,任何其他習慣,在我們試圖克服成癮時應該考慮嗎?
所以如果我們把酒精視為在溪流底部的東西,還有沒有其他上游的事情我應該考慮?
我們談到社交聯繫和關係。
所以我需要確保我被人圍繞著。
我需要社交,因為這有助於減輕壓力和孤獨,這些會使我感到不適,進而導致我對酒精的需求。
是的。
但還有其他事情嗎,我在開始生活的改變時應該考慮的?
是的。
是的。
有很多。
我認為首先,任何行為改變,不論是酒精或其他的,如果你感到疲憊和耗竭,並且無法展現出最佳狀態,那麼將更難進行改變。
所以如果你考慮過去做出哪些重大決定——改變工作、開始健身計劃、離開伴侶——你可能並不會在感到疲憊、焦慮、壓力重重、無法展示最佳狀態的那一天做出這個改變。
變化是困難的。
所以你想要努力增強生活中的其他方面,保持良好的飲食,獲得足夠的休息,嘗試鍛煉,這些都會幫助你在試圖做出改變時感覺健康,表現出最佳狀態。
這和多巴胺有關嗎?
是的,因為我們的自然獎勵系統,其觸發源包括運動、食物、性、聯繫等。
所以,努力尋找健康的其他方式來釋放正面的多巴胺。
很多人可能會感到酒精或某些物質是一種對自己好的方式。
比如,“我要這樣做,這可以幫助我在工作後減壓。”
所以,目標並不是你整夜都要努力忍耐,並在下班後感到非常壓力重重。
而是你要找出一些其他的事情來幫助你在下班後減輕壓力。
也許去參加朋友的瑜伽課。
也許是和家人共度時光。
也許是按摩或冥想,或觀看我喜歡的節目。
所以你想要的不是僅僅去除你想要改變的事物。
而是要把空缺的空間填滿其他的事物。
那如果我用哈根達斯冰淇淋和漢堡來填滿呢?
因為這也會讓人釋放多巴胺。
所以假設我只是吃很多糖果和甜食,那這樣就能阻止我從事上癮行為。
但我們經常會看到這種情況。
這就像是用其他東西來替代。
你知道,我之前在讀一篇文章,或許大家都聽過「乾燥一月」(Dry January),這個概念是指在一月這個月不喝酒,以重新思考與酒精的關係。
我讀的文章指出,「乾燥一月」已經變成「高消耗一月」(High January),因為人們代替喝酒而吸食大量的大麻。
因此,我認為你需要謹慎,不要只是用你試圖改變的東西替代另一種同樣會造成健康問題的事物。
偶爾吃一次甜點是可以的,因為這樣你並不是從酒精中攝取熱量。
每週享受一次美味的冰淇淋是對自己的一種更健康的犒賞,這或許與你的目標更加一致。
這是可以的。
我覺得,考慮這些事情的時候,實際上應該像看待甜點、日光浴和吃加工肉一樣看待酒精,這些東西在我們的生活中都有風險和益處。
我覺得我們在酒精方面走錯的地方在於,這種想法認為飲酒是一種促進健康的行為,你不應該為了健康而喝酒。
這並不會讓你更健康。
而且,就像許多我們所做的非促進健康的活動一樣,總是有方法可以減少這些活動帶來的健康危害,讓它在你的生活中以小量存在是可以的。
我覺得B2B行銷人員不斷重蹈覆轍。
他們追求量而非質。
當你想讓更多人看到而不是讓合適的人看到時,你所做的只是製造噪音。
但這種噪音很少會改變結果。
而且通常會非常昂貴。
我知道,在我的職業生涯中曾經也犯過這個錯誤,許多人也會犯這個錯誤。
最終,我開始在我們的節目贊助商的平台LinkedIn上發布廣告。
那時事情開始有所改變。
我認為這種改變源於幾個關鍵因素。
其中之一是LinkedIn當時—以及現在—都是決策者前來的平臺,不僅用於思考和學習,也用於購買。
當你在那裡推廣你的業務時,你正好把它放在那些實際有權力說「是」的人面前。
而且你可以按職稱、行業和公司規模進行定位。
這簡直是更明智的行銷預算支出方式。
如果你還沒有試過,怎麼樣?
試試LinkedIn廣告,我會給你100美元的廣告信用額度讓你開始。
如果你訪問linkedin.com/diary,你現在就可以索取。
就是linkedin.com/diary。
回想我們之前說過的內容,早期的兒童創傷是如何導致大腦改變,進而導致上癮行為的。
如果我經歷了一次早期的兒童創傷,我的腦袋因此改變,然後我在年輕時成為酒精成癮者,然後我設法戒掉酒精,但我的大腦仍然在上癮,是不是也就意味著我最終會對其他能讓我產生多巴胺的東西上癮?
事實上,大腦是非常具可塑性的,也就是說它是可以改變的。
隨著時間推移,我們可以看到這一點。
所以第一點是,即使是逆境童年經歷(ACEs)也不是一種定局。
我們經常討論ACE,但不太談論正向童年經歷(PCEs),但實際上通過增加正向童年經歷的數量,可以降低一個人發展成癮的風險。
假設一個人經歷了一些可怕的逆境。
他們的父母去世了,或者有一位父母在監獄裡,或者他們的家庭中有成癮問題。
如果這個孩子有一位單獨的成年人會關心他們,那麼這可以減少他們上癮的風險。
因此,即使在可怕的創傷中,我們也有許多正面的方式可以改變他們的發展軌跡。
當你想起一個有物質使用障礙的人時,我們實際上有良好的數據顯示,在五年的康復後,通常這段時間是起伏不定的。
大多數人認為這是一個斷然決定的過程,你決定停止飲酒,然後成功就是你不再飲酒。
但對大多數人來說,我們發現這其實是一系列的步驟。
所以我總是喜歡認為進步比完美更重要,並且不抱有這種非此即彼的心態,因為對於許多人來說,他們一開始可能會有一個月不喝酒。
接下來可能是三個月,然後可能是一年。
這些復發是會發生的,但最終他們會達到長期康復的狀態。
在五年的康復後,一個人隨後發展成癮的風險與一般人群沒有更高。
所以你的大腦確實會改變。
在功能成像中我們可以看到這一點。
在跟踪人群的縱向研究中我們也能夠發現這一點。
所以你實際上可以克服這些問題,達到一個不比其他人高的風險。
因為有些人會說,我有成癮的性格。
是的。
他們有時會自我標籤,自認為擁有成癮性格。
有時他們甚至會提到自己的大腦容易上癮。
這是真的嗎?
是否有可能擁有成癮性格?
這與性格關係不大,但我們對物質的反應確實不同。
比如,對於酒精或鴉片類藥物等任何物質,第一次使用時的人們感受是不同的。
所以,當你跟一個最終發展成癮的人交談時,他們通常會告訴你,他們第一次使用這種物質的時候,感覺是如此美妙。
有些人形容過這種感覺像是墜入愛河,或像是一個溫暖的擁抱,或像是放鬆的浴缸。
這些實在令人難以置信的安慰經歷。其他人則因為拔牙而被開給類似鴉片的藥物。他們感到噁心,並且有點不像自己,並且不喜歡這種感覺。因此,我們對物質的反應肯定是基於我們的神經生物學,並且因人而異。有些人因為基因的原因以及他們自己的大腦,更加容易有成癮的風險。了解自己的這一點是很重要的,因為這樣你可以做出不同的選擇。你可能決定從不在家中存放酒精,或選擇不喝酒,因為這樣的風險太大。你有多常思考其他社會上正在蔓延的事物?一些與物質無關的其他問題,例如社交媒體成癮、色情成癮,還有哪些是比較大的?飲食成癮。食物、性、賭博。我認為這些之間有很多相似之處。這不是我特別專注的領域,但我認為有很多交疊之處。我想,很多你剛才列出的事物,你可以提到,第一,明顯是多巴胺。但第二,這種需要用其他東西填滿自己的想法,不論是思考創傷、思考未獲得治療的心理疾病、還是僅僅是與他人失去聯結、意義或獎勵的缺失,這種情況促使人們去尋求外部解決方案。你能告訴我一個你曾經與患者合作的例子,通過與他們的合作和理解他們的創傷,發現了他們成癮行為根本原因的意想不到之處嗎?是的,我可以想到很多患者,但有一位特別的患者,我知道他曾經在生活中經歷過艱難的事。他曾經入獄,例如,這是一個創傷性的經歷。他失去了父母,這也是另一件事。我從未真正理解他創傷的深度,他一生都在與物質使用障礙作鬥爭,使用了很多東西,大多數是鴉片,還有酒精和可卡因,過得非常艱難。在認識他多年後,有一天,他在我辦公室崩潰了,分享說他小時候其實被人性侵。因此,有時候,人們心中有些事情從未覺得可以與任何人分享,這實際上是他們所面對的許多問題的根源。而那種像是向你耳語的人,保持內心的痛苦,不僅是作為孩子時期經歷的創傷,還有保存那個秘密並感覺到自己某種程度上是受損的,或是這種事情在你內心存在,卻無法治癒、無法談論、無法與人分享,我認為這是一口存在於人心中的痛苦之井。他康復了嗎?他其實去世了。是因為物質濫用嗎?是的,因為物質使用。你一定承擔了很多這些事情,因為你的工作聽起來你經常面對壞消息,比一般人更多。而你面對的消息是不同類型的消息。你正在處理某些人因為你多次說過在很多情況下可以預防而面臨生命盡頭的事。你是怎麼應對的?是的,我認為有幾件事。首先,有許多希望的故事,我認為抵消了這一點。因此,我想,心中還有其他的故事,我依然與那些生活得充實且在康復中的人保持聯繫並關心他們。在美國,僅僅有2400萬人處於康復中。所以這些人克服了創傷、悲劇和困難,並且生活得很棒。他們在養育孩子,工作。你可能根本不知道他們就在你周圍,因為他們未必會告訴別人他們正在康復。能夠成為這個過程的一部分,看到某人從面對所有健康問題和人際挑戰的時刻變得更好,這是一個非常美好的經歷。因此,我認為這帶來的希望和積極性是每天推動我前進的動力。顯然,找到照顧自己的方式,通過家庭和連結、運動來獲得支持。我跑步,我寫作。你知道,你必須在這一切中保持完整。但我認為,我從與人合作中獲得了巨大的目的感和希望,看到他們康復。還有什麼是我們沒有談到但應該談的最重要的事?我認為一件事就是語言。這是一個微妙的問題。我提到了一個例子,你做得很好的地方,即不說某人治療失敗,而是說治療未能幫助他們。但我們用於成癮的許多語言實際上隱含且不隱含地加劇了污名。有時聽起來我是在政治正確或是語意問題,但其實有非常好的數據支持這一點。所以,如果你考慮我們用來形容成癮的詞語,一個是物質濫用,對吧?所以濫用這個詞,究竟是指什麼?這實際上源自於一個舊的英語單詞,意思是故意的不當行為。這是一個我們用於兒童虐待、性虐待、家庭暴力的詞語。這是僅僅針對這些非常暴力且受到強烈污名化的行為,而我們知道這是可怕的事情。然而,我們卻將其用於這種我們所謂的健康狀況,即你是一個物質濫用者,或者你有物質濫用。
因此,其實已經有一些優雅的研究,讓博士級的心理學家,及經訓練的臨床醫師來描述一個人,或者將其描述為物質濫用者,或者是有物質使用障礙的人。臨床醫師實際上更可能對被描述為物質濫用者的人推薦懲罰性的介入措施。
這意味著什麼呢?在這個情況下,他們會給出一個選項。你閱讀這段關於一位虛構病人的段落,而他們並不知道研究者在測試什麼。他們會被給予一系列不同的介入選項,其中一個是像將他們送到藥物法庭或送進監獄。另一個則是提供他們,知道,你知道,門診有效治療。還有很多不同的選擇。當他們聽到某人被描述為物質濫用者時,他們實際上更可能推薦這種監禁形式的介入。因此,語言實際上會很大程度地影響我們的思維,甚至影響我們的臨床決策。
他們也對公眾進行過這樣的研究。如果你將某人描述為藥癮者,公眾對他們的看法會比把他們描述為有成癮問題的人更消極。因此,在成癮的討論中,已經有這種微妙的轉變,我們開始真的使用一種所謂的以人為本的語言,這在醫學上已經成為常態。例如,我們以前會使用糟糕的詞語。我們會將某人稱為精神分裂症患者,或真的標籤他們的健康狀況。幸運的是,這種觀念有了改變,開始認識到人們首先是人,他們有病,卻不以此定義自己。
因此,我絕對不會說我要去看房間204的肺癌。我會說我要去看患有肺癌的史密斯先生。同樣,在成癮的情況中,人們也是多於這些。所以說,形容某人是有成癮問題的人,或者有酒精使用障礙的人,而不是稱他們為癮君子或酒鬼。此外,即使像「乾淨」和「髒」這些術語在談論成癮時常被使用。
所以,像「乾淨」這個詞聽起來真的很正面。你是在說,哦,你是乾淨的。但是,你實際上在說什麼?如果你現在是乾淨的,那麼當你正在積極掙扎的時候,你是什麼?你是髒的。因此,我始終記得一個例子,我的一位正在康復中的朋友在尋找康復領域的工作。面試時,人們會問他,他清醒多久了?他會說,好吧,我從出生以來就一直在洗澡。因此,我一生都很乾淨,而我已經康復五年或其他的。所以,我認為這些小事其實很重要,我們應該使用與其他健康狀況相同的術語。如果我們將有積極成癮的人標籤為髒或用那種語言將有成癮問題的人與兒童施虐者混為一談,我們實際上是在微妙地增強污名。因此,我們每個人都可以做的就是嘗試使用更人性化的語言。
這真的很有趣,因為我意識到這一點,但我仍然發現自己不小心使用濫用這個詞。是的,我會不經意間說到它。我會說,該死的,我會像你提到的一樣。我試著避免使用癮君子這個詞。是的,這很難改變,但就像所有事情一樣,你只想謙虛、好奇,並持續嘗試。我是說,很多我們已經改變了的語言。想想那些與生有不同能力的人的術語,或是不同種族或其他身份的人,我們正確地修正了那種污名。我們學會了使用不同的語言,即使在學習的初期感覺有點尷尬。我認為理解這些語言使用所帶來的影響的科學和數據是非常有用的。是的,這幫助我理解,因為現在我明白了它的基本原則,我需要確保我首先把人描述為人。所以,說有成癮問題的人比稱呼某人為癮君子要好得多。是的,確實如此。
人們常問我,如果某人自己這樣稱呼怎麼辦?因為人們可能會這麼做。這是可以的。人們可以為自己使用任何他們想要的語言。但是,我認為作為一名醫療保健專業人士,或是試圖幫助對抗污名的人,我們可以選擇使用不同的語言。我實際上經歷過病人問我,為什麼你使用那個術語,而他們用不同的語言。其實這也可以是一種賦能的方式,讓他們明白,哦,是的,我其實是一個正在康復的人。我是有成癮問題的人。
我一直對這一點很感興趣,因為在生活中,我常常發現,在對話中,我會說,我不擅長這個,或者我不是那種人,或者我不擅長組織。我會停止自己,團隊會記得,我會說,其實我不應該這麼說。我應該這麼說,現在我在做什麼……你實際上是在給自己下定義,認為自己無法做某件事,而不是說我現在在努力改善我的組織能力。是的,我認為這一點是非常重要的,我們並不會意識到我們是多麼隨意地為自己創造一種身份,這本質上是限制性的,或者把我們放進一個框框裡,或者將我們框架為有缺陷,或將我們整個的身份捕捉在某種缺陷中,通常是在我提到的習慣的情況下。
在談論稱某人為癮君子時,類似的影響會發生嗎?是的,你實際上是在標籤他們,讓他們覺得這是他們唯一的身份,並且他們將永遠如此。
當然,這是翻譯成繁體中文的文本:
你知道,我有一位朋友是一名記者,目前正在康復中,並且經常寫關於成癮的文章。
瑪雅·索洛維茨(Maya Solovitz)寫過一篇很棒的《紐約時報》文章,探討成癮並不一定會持續一生,因為我認為我們心中有這樣一種觀念,像是說,成癮者會永遠成癮,這是種無法治癒的病。然而,其實每個人的旅程都是不同的。
對於某些人來說,成癮成為他們需要面對的挑戰,然後他們在人生中繼續前行。
而對其他人來說,這是他們積極管理的一部分,但這種將自己簡化為「我在這個世界上唯一的身份就是成癮者」的想法,卻真的限制了你自己其他的一切。
我們在這個播客上有一個閉幕傳統,最後一位嘉賓會為下一位嘉賓留下問題,而他們不會知道自己留下的問題會問到誰。
所以,為你留下的問題是,如果你可以重做或修正一件你已經成功完成的事情,那會是什麼,為什麼?
我想我會說,我可以想到很多成功的成就可以應用這個想法,但我拿醫療訓練作為例子,這是一項成功的成就。
我覺得我應該更加專注於當下,我們總是匆匆忙忙地追求成就、衝向終點,努力達成下一個目標。
我回想起來,希望我能意識到當時那段旅程是多麼美妙。
而且,我的醫療訓練中,有些事情我從來就不會成為心臟外科醫生,但站在手術室裡,看到某人的胸腔和一顆有力跳動的心,我的確經歷過那種無法再重複的體驗。
在追求成就、向前推進、獲得下一次考試和下一件事情的過程中,有時我們會錯過眼前這個奇蹟。
所以我認為我會更加專注於當下。
這適用於我們所有人。
我感覺自己被點名了。
對於養育孩子來說也是如此,對於所有事情都是這樣。
非常感謝你。
我對你所做的工作感激不已,因為有太多相互矛盾的信息,特別是關於酒精的問題。
在過去五、十年中,有關酒精對我們影響的信息可謂汗牛充棟。
我曾和一些人交談,他們非常堅信,即使是適度的酒精攝取對我們是有益的。
而在閱讀了你的作品後,我現在對這方面的真相有了清楚的認識。
謝謝你做的事。
這真的非常重要。
我認為這將變得越來越重要,不幸的是,因為世界的發展方向、我們正在經歷的孤獨流行病,以及我們現在對數字設備的接觸和低成本的成癮物質消費的能力,讓我感到非常恐懼。
我知道你有一本書即將出版,我對此感到非常興奮,預計在秋季出版。
明年秋天嗎?
2027年的春天。
所以我們還有時間。
好的。
那本書的內容是什麼?
你能給我一點提示嗎?
我猜測。
這本書會討論如何改變對成癮的敘述,真正重新框架人們對其的思考,將其視為一種可治療的、預後良好的疾病,並利用一些我有幸認識的人的故事,希望幫助人們以不同的方式看待問題。
如果人們想要主動聯繫或了解更多,他們可以在哪裡找到你?
是的。
他們可以在LinkedIn和Instagram上找到我。
他們也可以發送電子郵件給我。
是的。
很高興能聯繫,並且希望書出版後能再次回來。
我期待那時。
我非常樂意。
所以你的Instagram和LinkedIn,我會把這些資訊放在下面。
我相信你可能會收到很多消息,因為這些問題在每個人的生活中都是非常強烈而且情感豐富的議題。
所以,代表我所有的觀眾,感謝你今天的慷慨,也謝謝你的智慧。
我真的非常感激。
我希望不久的將來,書出版時能再次和你交談。
謝謝。
謝謝你邀請我。
我覺得非常有趣的是,當我們查看Spotify和Apple的後台以及我們的音頻渠道時,大多數收看這個播客的人尚未按下關注或訂閱的按鈕。
我想和你達成一個協議。
如果你能幫我一個大忙,按下訂閱按鈕,我將不懈努力,從現在起一直到永遠,讓節目越來越好。
我無法告訴你,當你按下訂閱按鈕時,對我們的幫助有多大。
節目變得更大,這意味著我們可以擴大製作,邀請所有你想見的嘉賓,繼續做我們熱愛的事情。
如果你能幫我這個小忙,按下跟隨按鈕,無論你在哪裡收聽這個,都對我來說意義重大。
那是我唯一會請求你的幫忙。
非常感謝你的時間。
下次見。
Are you unknowingly damaging your brain and raising your cancer risk with just one drink? Discover the alarming truth about alcohol from Dr. Sarah Wakeman, what every adult needs to know now.
Dr. Sarah Wakeman is a senior medical director for substance use disorder at Massachusetts General Brigham Hospital, the number one research hospital in the world. She is also the Medical Director of the Mass General Hospital Addiction Consult Team and Assistant Professor of Medicine at Harvard Medical School.
She explains:
-
How alcohol is hijacking your dopamine system.
-
Why no amount of alcohol is good for your brain.
-
The shocking truth about moderate drinking.
-
How doctors are failing addiction patients on a daily basis.
-
Why 1 in 3 people will struggle with alcohol.
00:00 Intro
02:23 Sarah’s Mission
02:52 Sarah’s Education and Experience
03:40 Issues With Addiction Treatment in the Modern World
04:31 What Is Addiction?
05:48 What Things Are Capable of Being Addictive?
06:47 Physiological Dependence vs. Addiction
07:25 Scale of the Problem: Why Should People Care?
08:59 Is Society Getting Better or More Addicted?
09:32 Substance-Related Deaths During the Pandemic
10:22 What Drives People to Use Substances?
12:24 Substances’ Effects on the Brain
14:29 Does Trauma at a Young Age Increase Addiction Risk?
16:36 The Opposite of Addiction Is Connection
18:11 Why Addiction Matters to Sarah
19:02 Living With a Family Member Struggling With Addiction
20:43 Who Is Sarah Trying to Save?
22:57 Change Happens When the Pain of Staying the Same Is Greater Than the Pain of Change
25:53 Misconceptions About Alcohol
28:15 Is There a Healthy Level of Alcohol Consumption?
28:50 Is One Drink a Day Safe for Health?
30:38 Link Between Moderate Drinking and Cancer
33:23 Types of Cancer Linked to Alcohol Consumption
34:51 Cancer Risk Among Heavy Drinkers
35:31 Heavy Drinking and Comorbidities as Cancer Risk Factors
36:20 How Alcohol Drives Cancer Mechanisms
38:00 Alcohol and Weight Gain
38:54 The Role of the Liver
42:07 Liver’s Ability to Regenerate
46:37 How Alcohol Causes Brain Deterioration
47:23 Other Organs Affected by Alcohol
48:00 Alcohol’s Impact on the Heart
49:08 Body Fat Percentage and Alcohol Tolerance
50:05 Does High Alcohol Tolerance Prevent Organ Damage?
50:46 What Is a Hangover?
52:14 Balancing the Risks and Benefits of Alcohol
53:47 Is Rehab Effective for Addiction?
56:50 Psychedelic Therapy for Addiction
57:36 GLP-1 Medications for Addiction Treatment
59:03 Ads
59:59 Celebrity Addictions
1:02:24 Stigma Around Addiction
1:04:41 Addiction Cases That Broke Sarah’s Heart
1:12:43 Is Empathy Positive Reinforcement for Addicted Individuals?
1:15:34 Setting Boundaries With an Addicted Person
1:18:57 Motivational Interviewing to Support Recovery
1:22:19 Finding Motivation for Positive Change
1:26:03 Habits to Support Addiction Recovery
1:29:12 Ads
1:30:18 Can the Brain Recover From Addiction?
1:34:55 Unexpected Sources of Addictive Behavior
1:35:35 How Sarah Copes With Difficult Addiction Cases
1:37:10 Importance of Language Around Addiction
1:41:40 How Labels Limit People’s Potential
1:46:05 Sarah’s Upcoming Book
You can find out more about Dr. Sarah’s profile, here: https://bit.ly/4mxu191
Ready to think like a CEO? Gain access to the 100 CEOs newsletter here: bit.ly/100-ceos-megaphone
The 1% Diary is back – limited time only:
The Diary Of A CEO Conversation Cards (Second Edition):
https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Get email updates: https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt
Follow Steven: https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Research document: https://drive.google.com/file/d/11xEfVt4S6nFyJw8jTJNysBPVUra2CzWK/view?usp=sharing
Sponsors:
Ekster – https://partner.ekster.com/DIARYOFACEO with code DOAC
Linkedin Ads – https://www.linkedin.com/DIARY
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices
+no amount of regular alcohol is safe, but a little bit occasionally is ok
+Alcohol increases risk of some cancers more than others (breast, liver, kidneys)
+2 glasses per day increases overall cancer risk by 40%
+”Addiction”is something that has negative impacts on life; best way to overcome is by focusing on removing those negative impacts and reaching goals