AI transcript
0:00:06 for everyday life.
0:00:14 I’m Andrew Huberman, and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology at Stanford
0:00:15 School of Medicine.
0:00:18 My guest today is Bill Eddy.
0:00:23 Bill Eddy is a practicing lawyer, a professional mediator, a licensed therapist, and on the
0:00:26 faculty of the School of Law at Pepperdine University.
0:00:29 He is a world expert in conflict resolution.
0:00:33 In particular, how to resolve conflicts with what are called high-conflict personalities.
0:00:38 I should be very clear that these high-conflict personalities, as you’ll learn today, are
0:00:41 not in a category of so-called personality disorders.
0:00:47 Now it is the case that people with high-conflict personalities often also have borderline personality
0:00:52 disorder, narcissistic personality disorder, or suffer from bipolar depression.
0:00:57 However, as you’ll soon learn, people who have this high-conflict personality type could
0:01:01 fall into any one of those three different categories, any combination of them, or none
0:01:03 of them at all.
0:01:06 These high-conflict personalities essentially come in two flavors.
0:01:07 Some are very outwardly combative.
0:01:08 They like to argue.
0:01:13 They like to generate conflict in a way that’s very overt, very obvious.
0:01:18 The others, which comprise about 50% of high-conflict personality types, are very passive.
0:01:23 They play the victim, or they leverage other people, so-called negative advocates, in order
0:01:30 to achieve their goal of creating a lot of conflict where they always appear as the victim.
0:01:33 During today’s discussion, you’ll learn how to identify these high-conflict personality
0:01:38 types based on some very simple questions that you can ask yourself about them.
0:01:42 He also explains how to deal with these people in the workplace setting and relationships,
0:01:47 and importantly, of course, how to disengage from these people, not just in the short term,
0:01:48 but permanently.
0:01:53 Now, across today’s discussion, you’ll realize that Bill Eddy is very sensitive both to the
0:01:58 suffering that high-conflict personalities cause for other people, and therefore, how
0:02:02 to identify them, avoid them, and disengage from them, but he also makes it a point not
0:02:05 to demonize these high-conflict personality types.
0:02:10 Instead, as a mediator, as a lawyer, and as a therapist, he is really most interested
0:02:15 in helping people resolve their conflicts with these people and find the best, most peaceful
0:02:18 path forward for conflict resolution.
0:02:23 Dr. Bill Eddy is the author of several important books related to this topic and related topics,
0:02:26 such as Five Types of People That Can Ruin Your Life.
0:02:27 It’s an excellent book.
0:02:30 I’ve read it, and I highly recommend it for everyone.
0:02:35 He’s also written books about adult bullies, which are becoming increasingly common online
0:02:40 and in real life, and about mediating conflict resolution and separations and things like
0:02:44 divorce and in family court situations where he spent a lot of his professional career
0:02:45 as a lawyer.
0:02:49 At the end of today’s episode, you will have a lot of new practical tools for being able
0:02:54 to identify these high-conflict personality types and learning how to navigate forward
0:02:58 and, frankly, away from them in the best way possible.
0:03:02 Before we begin, I’d like to emphasize that this podcast is separate from my teaching
0:03:04 and research roles at Stanford.
0:03:08 It is, however, part of my desire and effort to bring zero-cost to consumer information
0:03:11 about science and science-related tools to the general public.
0:03:15 In keeping with that theme, I’d like to thank the sponsors of today’s podcast.
0:03:18 Our first sponsor is Maui Nui Venison.
0:03:23 Maui Nui Venison is 100% wild-harvested venison from the island of Maui, and it is the most
0:03:26 nutrient-dense and delicious red meat available.
0:03:30 I’ve spoken before on this podcast about the fact that most of us should be consuming
0:03:34 about one gram of quality protein per pound of body weight every day.
0:03:39 That protein provides critical building blocks for things like muscle repair and synthesis,
0:03:43 but it also promotes overall health, given the importance of muscle tissue as an organ.
0:03:48 Eating enough quality protein each day is also a terrific way to stave off hunger.
0:03:51 One of the key things, however, is to make sure that you’re getting enough quality protein
0:03:54 without ingesting excess calories.
0:03:59 Maui Nui Venison has an extremely high-quality protein per calorie ratio, so that getting
0:04:03 one gram of quality protein per pound of body weight is both easy and doesn’t cause
0:04:05 you to ingest an excess of calories.
0:04:08 Also, Maui Nui Venison is absolutely delicious.
0:04:12 They have venison steaks, ground venison, and venison bone broth.
0:04:13 I personally like all of those.
0:04:18 In fact, I probably eat a Maui Nui Venison burger pretty much every day, and occasionally
0:04:20 I’ll swap that for a Maui Nui steak.
0:04:24 And if you’re traveling a lot or you’re simply on the go, they have Maui Nui Venison
0:04:29 sticks which have 10 grams of protein per stick at just 55 calories, and they’re extremely
0:04:30 convenient.
0:04:31 You can pretty much take them anywhere.
0:04:37 If you’d like to try Maui Nui Venison, you can go to MauiNuiVenison.com/huberman to
0:04:39 get 20% off your membership or first order.
0:04:43 Again, that’s MauiNuiVenison.com/huberman.
0:04:47 Today’s episode is also brought to us by ExpressVPN.
0:04:52 ExpressVPN is a virtual private network that keeps your data secure and private.
0:04:56 It does that by routing your internet activity through their servers and encrypting it so
0:04:58 that no one can see or sell your data.
0:05:02 Now, I’m familiar with the effects of not securing my data well enough.
0:05:06 Several years ago, I had one of my bank accounts hacked, and it was a terrible amount of work
0:05:09 to have that reversed and for the account to be secured.
0:05:12 When that happened, I talked to my friends in the tech community, and what they told
0:05:16 me was that even though you think your internet connection may be secure, oftentimes it’s
0:05:21 not, especially if you’re using Wi-Fi networks such as those on planes and hotels and coffee
0:05:23 shops and other public places.
0:05:26 Surprisingly, even at home, your data might not be as secure as you think.
0:05:30 To make sure that what I described before would never happen to me again, I started
0:05:32 using ExpressVPN.
0:05:35 The great thing about ExpressVPN is that I don’t even notice that it’s running since
0:05:37 the connection it provides is so fast.
0:05:41 I have it on my computer and on my phone, and I keep it on whenever I’m connected to
0:05:42 the internet.
0:05:45 With ExpressVPN, I know everything is secure.
0:05:49 My web browsing, all my passwords, all my data, and of course anything that’s behind
0:05:51 an account wall, like a bank account.
0:05:54 It can’t be tracked and no one can access or steal your data, which is terrific.
0:05:58 If you’d like to start protecting your internet activity using ExpressVPN, you can go to
0:06:03 expressvpn.com/huberman and you can get an extra three months free.
0:06:11 Again, that’s e-x-p-r-e-s-s-v-p-n.com/huberman to get an extra three months free.
0:06:14 And now for my discussion with Bill Eddy.
0:06:16 Bill Eddy, welcome.
0:06:17 Thanks so much for having me.
0:06:20 I’m excited to discuss this with you.
0:06:21 I’ve read your books.
0:06:26 I learned about them from perhaps one of the smartest people I know.
0:06:31 She said, “You should check out this book called Five Types of People That Can Ruin
0:06:32 Your Life.”
0:06:36 I said, “Well, that’s an impressive title.”
0:06:40 And I tore through the book, learned a ton.
0:06:41 You have a number of other books.
0:06:44 I mentioned them in my introduction.
0:06:53 And I suppose it’s appropriate to say that you are an expert in conflict, conflict resolution,
0:06:56 and in particular how to deal with people that are high conflict.
0:07:04 So maybe you could just tell us what a high conflict person is, how common are these people,
0:07:09 and how does this overlap with some of the more traditional “diagnoses” of personality
0:07:10 disorders?
0:07:15 Yeah, it’s fascinating because I started out as a clinical social worker working with
0:07:20 children and families in psychiatric hospitals, outpatient clinics.
0:07:23 But I really like conflict resolution.
0:07:31 So I went to law school to get a law degree so I could do mediation, other conflict resolution,
0:07:34 and I practiced family law.
0:07:40 And when I started in family court, I noticed right away that a lot of the conflict seemed
0:07:46 to be driven by people’s personalities rather than the legal issue.
0:07:48 Because I was also doing mediation in my office.
0:07:54 I go to court in the morning, do mediation in the afternoon, same exact issues.
0:07:58 In the morning, people were stuck for two or three years.
0:08:05 In the afternoon, two or three mediation sessions, shokans went separate ways.
0:08:08 So in family court, a lot of people aren’t familiar with this.
0:08:15 But since the 1980s, there’s been the use of the term high conflict families.
0:08:22 In family court, lawyers, judges, mediators, therapists identified high conflict families
0:08:30 as repeatedly coming to court to make decisions, as having a lot of hostility of just seeming
0:08:38 driven in one direction, unable to be flexible, and in many ways, unable to truly have empathy
0:08:41 for their kids so they’d fight over their kids.
0:08:45 And so high conflict families was a term.
0:08:50 When I became a lawyer in 1993, I was like, wait a minute, these aren’t high conflict
0:08:51 families.
0:08:58 These have maybe one, maybe two people with high conflict personalities or traits of personality
0:09:05 disorders, which I knew about since 1980 and working in hospitals and outpatient clinics.
0:09:08 Because you’re also a clinical psychologist.
0:09:09 Clinical social work.
0:09:10 Clinical social work.
0:09:18 So I got a master’s in social work in 1981, then I got licensed to do therapy on my own.
0:09:21 So I’m a licensed clinical social worker in California.
0:09:23 I can diagnose disorders.
0:09:26 I can do treatment without supervision.
0:09:29 I went through that, and that’s how I became licensed.
0:09:35 So when I came into family court, I go, this is the same patterns when I was working, say,
0:09:43 with people in the psychiatric hospital who had addictions, depression, all these problems.
0:09:49 And my job as the hospital social worker was to help them with their outside problems,
0:09:50 their family problems.
0:09:55 So I did family counseling for the patients with their job.
0:09:59 Maybe their employer wanted to fire them because of their behavior and I tried to help keep
0:10:01 their job.
0:10:02 Maybe they were getting evicted.
0:10:05 Their landlord couldn’t stand their behavior.
0:10:10 And I’d solve one problem, and I’d go, I’ve got you into marriage counseling, and your
0:10:15 husband or wife’s committed to working on the relationship.
0:10:17 And I’d go, yay, I accomplished something.
0:10:20 Next day, Bill, my landlord wants to kick me out.
0:10:24 Okay, I’d convince their landlord to give them one more chance.
0:10:28 Yay, Bill, my job wants to fire me.
0:10:30 Can you help?
0:10:35 What they have is a pattern of conflict behavior that doesn’t get resolved.
0:10:39 And that’s the high-conflict families that I saw in family court.
0:10:45 So that’s where that connection came from, which I would not have arrived at if I hadn’t
0:10:48 been a therapist and also a lawyer.
0:10:55 My understanding from reading your book is that this high-conflict personality phenotype
0:10:58 is equally distributed between men and women.
0:11:03 What is the percentage of people that have this high-conflict phenotype?
0:11:08 And then maybe we can drill into a little bit of how that shows up, its different forms
0:11:09 of expression.
0:11:10 Yeah.
0:11:16 Well, let me say a little bit about the difference between high-conflict personalities and personality
0:11:23 disorders, because we have a lot of research on personality disorders, including statistics,
0:11:24 which I’ll give you.
0:11:29 We don’t have a lot of research on high-conflict personalities.
0:11:37 People have talked about it, like I said, since the 1980s in family court, and my own observations
0:11:44 with thousands of cases of high-conflict personalities is it’s pretty much men and women.
0:11:51 My law practice, I represented pretty much 50/50 men and women, mostly custody disputes,
0:11:53 mothers and fathers.
0:11:56 So I got a good impression.
0:12:02 Personality disorders, there’s a lot of research on, and I mentioned in the book some statistics,
0:12:06 and they came from the personality disorder research.
0:12:12 So what they found, they studied the 10 personality disorders.
0:12:19 In the early 2000s, a big study, National Institutes of Health, the Alcoholism Subdivision
0:12:21 of NIH.
0:12:26 They wanted to see how prevalent personality disorders were with substance abuse, with
0:12:32 domestic conflicts, with criminal behavior, and workplace conflicts.
0:12:38 And so this study, they looked at all 10 personalities, came up with numbers for each.
0:12:43 Five of them seemed prone to high-conflict behavior.
0:12:47 So these five, I can give you statistics on.
0:12:52 And I can give you breakdown, male and female, all from 20 years ago, big study because it
0:12:54 hasn’t been repeated since.
0:13:06 So basically cluster B, that’s narcissistic, borderline, anti-social, histrionic.
0:13:10 But we see a lot of paranoid in legal disputes.
0:13:16 And some research says paranoid personality disorder is the most likely to sue their
0:13:20 employer of the personality disorders.
0:13:22 So that’s gotten attention too.
0:13:25 So here’s some numbers.
0:13:32 First of all, narcissistic personality disorder, they found was about 6% of adults in the United
0:13:33 States.
0:13:43 They found the statistics on that was 38% female and 62% male.
0:13:45 So that’s more heavily male.
0:13:51 20 years ago, could be different now because of environmental influences.
0:13:54 Borderline, also about 6%.
0:14:02 This was 53% female, 47% male, almost 50/50.
0:14:05 And that shocked the mental health world, because we’ve always thought of borderline
0:14:08 as a female disorder.
0:14:14 But Marshall Lannahan, the big name in treatment for borderline, says she agrees.
0:14:16 She thinks that’s true.
0:14:22 And I think that’s true as a family lawyer, because a lot of the men that we see engaged
0:14:28 in domestic violence seem to have the borderline personality pattern.
0:14:32 And the domestic violence is much more male than female.
0:14:38 Then anti-social, it’s around 4%.
0:14:44 And that’s about 75% male, 25% female.
0:14:52 Ionic, it’s about 2%, and they found this is about 50/50, which, again, surprised people,
0:14:58 because you think drama, center of attention, all of that.
0:15:00 And this may be very much environmental influence.
0:15:06 Our culture today teaches, especially young men, to try to get attention.
0:15:13 Do ride your skateboard behind a car, or jump off a building, do all these dramatic things
0:15:14 to get attention.
0:15:15 Or social media.
0:15:19 And social media really encouraged that.
0:15:24 Everyone wants attention, and now you kind of have to fight for it in our culture.
0:15:31 And so men as well as women are getting out there often in dramatic ways.
0:15:34 So it came out about 50/50.
0:15:44 Paranoid, it’s about 4%, came out, I think it was 57% to 43%, somewhere right around
0:15:47 that, a little more heavily female.
0:15:49 But not all that far apart.
0:15:53 All together, it’s really roughly 50/50.
0:15:54 Very interesting.
0:16:00 And how does this high-conflict personality cut through all these personality disorder
0:16:02 phenotypes?
0:16:09 Because oh, and I should also ask, I could imagine that some people who are borderline
0:16:15 perhaps are also histrionic, is that possible to fall into multiple categories?
0:16:19 And the study actually broke down some of that.
0:16:25 So in the research, they particularly, one that I remember, is borderline and narcissist.
0:16:29 And it came out around 38% overlap.
0:16:36 So people who are borderline also can often be narcissistic personality disorder.
0:16:39 And so this is personality disorder overlap.
0:16:42 Now there’s a whole continuum here.
0:16:46 So many people have traits, but don’t have a disorder.
0:16:52 The current DSM says the total personality disorder is around 10%.
0:16:58 Now that’s taking an average of studies from around the world.
0:17:05 The study I quoted earlier in the US said 15% have a personality disorder.
0:17:13 So in the US, we’re seeing that’s significant, and that’s the one that said 38% overlap borderlines
0:17:15 and narcissists.
0:17:18 I think that it fits for me.
0:17:23 Because when I teach lawyers, from my own experience, I can say, you have a client that
0:17:25 comes on like a narcissist.
0:17:30 They’re very self-centered and putting you down, saying they’re superior.
0:17:32 Here’s some tips to deal with them.
0:17:37 But they also may have wide mood swings, which is more associated with borderline.
0:17:44 So you need to butter up their ego, honestly, not praise them for something that’s real
0:17:45 that they did.
0:17:48 But also they really need empathy.
0:17:49 They have wide mood swings.
0:17:53 That’s someone that needs a lot of empathy and say, wow, I can see how upset you are to
0:17:56 have narcissists so important, and they calm down.
0:18:04 So you have to use both sets of responses to deal with someone that has that combination.
0:18:06 You mentioned borderline and histrionic.
0:18:11 There’s a lot of similarities, so we see overlap with that.
0:18:13 But I’ve seen every combination.
0:18:19 But what I don’t know in family court is, is it the disorder or just traits?
0:18:21 And the disorder doesn’t matter to me.
0:18:26 Just the pattern that matters, because if I see this pattern, I know I should do that.
0:18:27 That’s the key.
0:18:33 I can imagine that in family court, it’s especially complicated given that some of these things,
0:18:37 not all, but some of these have a genetic component, certainly a situational component.
0:18:43 So you could potentially be dealing with trying to work out a situation for the benefit of
0:18:48 children that have some of the same personality disorders as their parents.
0:18:50 Could it be really tricky?
0:18:55 Well, what’s interesting, and it’s very rewarding work when things can go well.
0:19:01 When the lawyers get it, the judge gets it, everyone gets it, what’s happening, they can
0:19:07 make orders that fit the situation and help protect children from bad behavior and help
0:19:10 get parents some help.
0:19:18 So like substance abuse is a bigger issue in family court than personality disorders,
0:19:21 but almost neck and neck.
0:19:24 We talk about substance abuse all the time openly.
0:19:28 There’s treatment, everyone recognizes the signs.
0:19:33 We don’t talk about personality disorders in our culture, and that’s like flying under
0:19:34 the radar.
0:19:36 So Ari, I’m just going to pause you for a second there.
0:19:42 I think it’s such a key point in a very interesting paper that you sent me, which by the way,
0:19:44 I’ll provide a link to in our show note captions.
0:19:54 It essentially kicks off by saying that the movement toward explaining to people what
0:19:59 alcohol, I think they now call it alcohol use disorder or alcoholism, was and is in
0:20:05 the 1970s and 80s, was a crucial move forward for the judicial system.
0:20:12 And I think nowadays people generally understand that addiction is not just a lack of willpower,
0:20:17 that there are brain circuits that become hijacked by substances or behaviors that these brain
0:20:22 circuits were designed to promote our adaptive evolution, but they can be hijacked by behaviors
0:20:28 and substances that render people really just unable to control their their addictive behavior.
0:20:33 I think nowadays that that box is checked, and it’s wonderful that the judicial system
0:20:34 understands that, right?
0:20:37 Because then it can work with that.
0:20:43 I don’t think that the general public has yet come to the full appreciation of these
0:20:50 personality disorders and these high conflict personalities and how pervasive they are,
0:20:53 probably because of their prevalence, it’s just sort of all around us and in all sorts
0:20:54 of interactions.
0:21:03 And here’s the question, high conflict interactions tend to be quote unquote dramatic.
0:21:08 And there tends to be a almost a reward for dramatic behavior, as you said, online, in
0:21:12 politics, in the media, the more dramatic, the more salience, the more salience, the
0:21:15 more people click, the more people watch.
0:21:19 And then the algorithms are designed to look at like dwell time, which is nerd speak for
0:21:20 how long people look at stuff.
0:21:27 And so you could see how this stuff could be fed in the same way that for nearly 75 years
0:21:31 leading up to the 1970s, alcohol use disorder was sort of fed by the culture.
0:21:34 So you have your 5pm happy hour.
0:21:38 Coming up in science, I would go to scientific meetings and it was like, okay, five o’clock
0:21:39 hits, let’s all drink.
0:21:42 And I always thought this is kind of crazy, especially given that there was also a lot
0:21:46 of concern about the kinds of interactions that drinking can create in the work environment.
0:21:48 It leads to high conflict behavior.
0:21:49 Exactly.
0:21:52 So anyway, I don’t want to riff too long on this, but first of all, this is just lauding
0:21:54 the important work that you’re doing.
0:21:59 Second, how should we think about this high conflict personality phenotype?
0:22:06 Could we be calling people out like, hey, that’s a narcissist, hey, that’s a borderline
0:22:08 histrionic person?
0:22:13 Or is there a more, I guess, something that embraces a little bit more of the humanity
0:22:15 and the real issue at hand?
0:22:17 I think that’s what you’re trying to do.
0:22:18 Yeah, absolutely.
0:22:23 And you may have seen me shaking my head, no, and said, should we point this out to people?
0:22:25 That’s the last thing you want to do.
0:22:27 In fact, don’t do that.
0:22:34 And the reason why is personality disorders, oh, oh, let me just quickly distinguish between
0:22:37 personality disorders, high conflict personalities.
0:22:41 The difference, and there’s a chart in the beginning of the book with two circles overlapping,
0:22:44 a lot of overlap.
0:22:49 But the main thing about personality disorders is they’re stuck in a narrow range of interpersonal
0:22:50 behavior.
0:22:53 So some aren’t high conflict people, some are.
0:22:58 Something about high conflict people is that they’re preoccupied with blame, that blaming
0:23:01 others is a big part of their life.
0:23:07 So when you’re dealing with a high conflict person who’s blaming and has a personality
0:23:11 disorder, you get a stuck pattern of behavior.
0:23:15 You get high conflict personalities or high conflict people.
0:23:19 So they’re persistent in acting that way.
0:23:23 Once the overlap with personality disorders is they don’t reflect, they don’t change,
0:23:26 they just keep blaming everybody out there.
0:23:31 So recognizing that difference and similarity.
0:23:37 So about half of people, I think, with personality disorders, and this is just my estimate, have
0:23:40 high conflict personalities and about half don’t.
0:23:47 I’ve worked with borderlines in the psych hospital, narcissists that don’t blame other people,
0:23:52 narcissists that are just self-centered, and borderlines who are more frustrated with themselves
0:23:55 than anybody else.
0:23:57 So that’s an important distinction.
0:24:03 You beautifully distinguish between high conflict personalities and these personality disorders.
0:24:08 And I just want to make sure everyone hears again that about half of people with personality
0:24:11 disorders would fall into this high conflict personality.
0:24:16 In my estimation, I don’t have research yet.
0:24:22 But the distinguishing feature seems to be that high conflict personalities are often
0:24:27 or constantly casting blame on others for the difficulties of their life, essentially.
0:24:29 And that’s why they have conflicts.
0:24:33 That’s why they escalate instead of getting worked on and resolved.
0:24:39 So I can imagine that the high conflict person doesn’t always appear as high conflict.
0:24:44 In fact, this is something that you’ve alluded to many times already in this conversation
0:24:49 and certainly in your book that sometimes these high conflict personalities come in
0:24:54 kind of under the radar and that can be confusing to people or they can go undetected for a
0:24:55 long time.
0:24:56 Yeah.
0:24:59 So part of it goes with the specific personalities.
0:25:05 So high conflict people with borderline personality traits or histrionic personality traits are
0:25:08 often more openly dramatic.
0:25:16 And so they might really shock you that suddenly they start yelling, screaming, throwing things
0:25:20 just because you’re having an average conversation, very disproportionate.
0:25:27 But some, and it tends to be more of the anti-social personality, some narcissistic personalities
0:25:31 can look really reasonable on the surface.
0:25:37 And they’ve actually had a lifetime of experience at looking good, which kind of covers up all
0:25:39 the stuff under the surface.
0:25:43 And I think of a couple examples.
0:25:48 So for example, and I deal sometimes with domestic violence cases.
0:25:54 So let’s say an abuser says in court, says, “Oh, well, I was helping her because she
0:26:00 was so upset I took her keys away and I held her down on the bed because I was afraid she
0:26:03 would leave and get into a car crash.”
0:26:08 Well, there may be rare occasions where that’s true, but that’s a common story that we get
0:26:12 from domestic abusers.
0:26:19 Or in court, I’ve seen this, where there’ll be a very reasonable person kind of explaining
0:26:21 the situation.
0:26:28 And their partner, more often a woman, is just emotional, is a mess, maybe even in tears.
0:26:35 And people don’t realize about 80% of divorces in court today, people represent themselves.
0:26:41 And so there’s these conversations and the judge is like, “Well, this guy’s being really
0:26:43 reasonable and this woman’s a mess.
0:26:47 I mean, I’m going to go with what he’s saying.”
0:26:51 And so a lot of stuff slips under the radar that way.
0:26:57 But gender-wise, it could be the reverse and a lot of relationships people get into, people
0:27:00 make themselves look really good.
0:27:05 And then the negative stuff comes out weeks, months, maybe a year later.
0:27:10 So that’s why we say wait a year until you decide to commit.
0:27:15 Because nowadays, who knows, you may have someone that really is good at covering their
0:27:16 bad behavior.
0:27:21 Yeah, let’s hover on that one particular point, because this is perhaps one of the most important
0:27:23 takeaways from your work.
0:27:28 Could you just spell out this first-year principle?
0:27:35 And perhaps it’s useful for us to also acknowledge that, yes, there are a great many, truly great
0:27:41 stories about people who met one weekend, two weeks later got married, and then we’re
0:27:46 hearing the story 50 years later when they’ve got grandkids and great-grandkids, they thrived.
0:27:53 Or people met, got engaged three months later, or in some cases got pregnant three months
0:27:56 later, and they have this wonderful marriage and family story to tell.
0:27:59 We hear these stories and they’re really wonderful stories, right?
0:28:05 I mean, they sort of affirm your belief in humanity when you hear those stories.
0:28:13 And they are powerful, but in discussing a little bit of this with you offline, you probably
0:28:21 have witnessed more cases where people rushed and rushing to commit or to create led to
0:28:24 more problems than it did good.
0:28:25 Yes.
0:28:31 And that’s many, many of the high conflict divorces that I’ve worked on as a lawyer,
0:28:37 and before that as a therapist, and sometimes as a mediator, are in my mind kind of the
0:28:39 bad luck stories.
0:28:45 Got a decent person, usually my client, of course, but something happened, they got
0:28:50 together too fast, and then all this stuff came out.
0:28:56 And I really believe in today’s world that it is a matter of luck, and that’s why you
0:29:02 should take a year to find out, am I, did I draw the short straw in this relationship
0:29:09 because I’ve got this perfect-looking person, great record, all these good things.
0:29:16 But close relationships is where personality disorders come out, interpersonal difficulty,
0:29:20 and the high conflict behaviors, mostly close relationships.
0:29:25 So they might, everyone might like them at work, but when you’re home alone with them,
0:29:31 they could be really terrible, yelling, hitting, doing all of this stuff.
0:29:38 So that’s why we say wait a year, I’ve had a lot of cases where people tell me, we just
0:29:43 fell in love, it was beautiful and everything was wonderful for about six months.
0:29:48 And then when I committed to get married, all this stuff started showing up.
0:29:53 But I got married anyway because I figured, well, time and love will heal everything,
0:29:55 only it didn’t.
0:30:02 So in today’s world, there’s a higher risk of getting a high conflict relationship, I
0:30:03 must say.
0:30:08 And the description you gave is what people often tell me, they say my grandparents got
0:30:13 married a week after they met, and they just celebrated their 60th anniversary, they’re
0:30:16 still in love, everything’s wonderful.
0:30:20 Your grandparents tended to know who they were marrying.
0:30:25 In today’s world, not only don’t you know, you don’t have a history, but high conflict
0:30:30 people have learned to cover up the full range of who they are.
0:30:33 And they’re not bad people, and that’s something I want to emphasize.
0:30:38 They just have a different personality, and they may have been born this way.
0:30:46 But they don’t come with markings, they don’t come with the music like of jaws, they look
0:30:52 good, and anybody I think is at risk of falling into a relationship like this.
0:30:56 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, AG1.
0:31:00 By now, many of you have heard me say that if I could take just one supplement, that
0:31:02 supplement would be AG1.
0:31:06 The reason for that is AG1 is the highest quality and most complete of the foundational
0:31:08 nutritional supplements available.
0:31:12 What that means is that it contains not just vitamins and minerals, but also probiotics,
0:31:18 prebiotics, and adaptogens to cover any gaps you may have in your diet and provide support
0:31:19 for a demanding life.
0:31:22 For me, even if I eat mostly whole foods and minimally processed foods, which I do for
0:31:27 most of my food intake, it’s very difficult for me to get enough fruits and vegetables,
0:31:31 vitamins and minerals, micronutrients, and adaptogens from food alone.
0:31:36 For that reason, I’ve been taking AG1 daily since 2012, and often twice a day, once in
0:31:39 the morning or mid-morning, and again in the afternoon or evening.
0:31:44 When I do that, it clearly bolsters my energy, my immune system, and my gut microbiome.
0:31:48 These are all critical to brain function, mood, physical performance, and much more.
0:31:54 If you’d like to try AG1, you can go to drinkag1.com/huberman to claim their special
0:31:55 offer.
0:31:58 Right now, they’re giving away five free travel packs plus a year supply of Vitamin
0:31:59 D3K2.
0:32:05 Again, that’s drinkag1.com/huberman to claim that special offer.
0:32:10 I definitely want to come back to this point that you made that you’re not demonizing these
0:32:11 people.
0:32:12 Right.
0:32:18 You’re talking about how to behave with them or how to not behave with them in some cases
0:32:25 in order to try and create the smoothest possible interactions in some cases.
0:32:26 No interaction.
0:32:31 But if we could hover still a bit more on this first-year idea, my understanding is
0:32:41 that no getting engaged or, for that matter, married, no conceiving children, and no moving
0:32:44 in together in year one.
0:32:46 Are those the critical?
0:32:52 Except for the last one, is it’s really don’t commit like getting married within the first
0:32:53 year.
0:32:58 Sometimes moving in together is a good way to find out what it’s like up close with
0:32:59 this person.
0:33:00 Yeah, you learn a lot by living with somebody.
0:33:01 That’s right.
0:33:02 Yeah.
0:33:03 That’s right.
0:33:07 And personality disorder is part of the definition as interpersonal dysfunction.
0:33:08 And that’s close.
0:33:10 That’s close relationships.
0:33:15 So if you haven’t had that close relationship, you don’t see what happens when you leave
0:33:22 your socks out or the caps off the toothpaste and some little thing is some huge storm.
0:33:23 Or when somebody’s sleep deprived.
0:33:27 I always say you learn a lot about somebody after a bad night’s sleep.
0:33:29 You end them, right?
0:33:30 Right.
0:33:32 But the key is patterns of behavior.
0:33:36 So one thing I want to say is everybody gets angry sometimes.
0:33:38 That’s fine.
0:33:40 Everybody yells sometimes.
0:33:43 Everybody criticizes sometimes.
0:33:48 But if they have a pattern, like their life pattern of relationship is to yell and scream
0:33:55 and criticize and all that, whoa, this pattern is probably going to keep going.
0:34:00 And as I mentioned earlier, I believe with personality disorders, it’s a narrower pattern
0:34:01 of behavior.
0:34:08 So it’s more pattern driven in several different settings, family, maybe at work when there’s
0:34:12 close, maybe in the community when it’s close.
0:34:21 So these are recognizable patterns, as recognizable as alcoholism and addiction once people learn.
0:34:22 So that’s the key.
0:34:26 Give yourself some time, see if this stuff comes to the surface.
0:34:31 I think you’re raising a really interesting point, which is that although nowadays we have
0:34:37 more information about people available to us by way of the internet and social media,
0:34:40 you made the comparison with our grandparents era.
0:34:45 I’m 49 years old, so my grandparents, actually my grandparents knew each other from the time
0:34:48 they were like in the eighth grade.
0:34:54 They eloped when they turned 18, boom, went and got married, I think to the dismay of
0:34:58 one side or the other side of parents, but then we’re married more than 50 years.
0:35:01 And grandkids, obviously, one of them, et cetera.
0:35:06 And so you have these stories and we love these kinds of stories.
0:35:12 But as you point out, they knew each other very, very well and had for a long time.
0:35:17 Nowadays, one can, quote, unquote, do their research, go online and look for things.
0:35:20 But would you argue that that’s not complete information?
0:35:21 Right.
0:35:23 I think it can be helpful.
0:35:28 I tell people, Google your partner and find out if there’s some history there that may
0:35:29 impact you.
0:35:30 Definitely.
0:35:32 But don’t believe that’s sufficient.
0:35:37 What I say is that you really want to talk to is relatives and friends of this person.
0:35:43 And what you really want to do is see them in action with relatives and friends.
0:35:44 Relatives and friends.
0:35:46 Yes, because that’s close relationships.
0:35:47 That’s the key.
0:35:50 This is all about close relationships.
0:35:52 And that’s what catches people by surprise.
0:35:54 They say this person looks good at work.
0:36:01 Some people have worked together for 10 years and maybe they were in other relationships
0:36:06 and they both got divorced, commiserated with each other, and they get together.
0:36:08 And it’s like, we’ve known each other for 10 years.
0:36:11 We’re going to have a great relationship.
0:36:17 And they find out this is like a stranger almost because it’s a close relationship now.
0:36:18 And that’s the difference.
0:36:25 How people behave in a close relationship often triggers like personality disorder and
0:36:26 stuff.
0:36:33 Uninvent, fear of looking inferior, fear of being dominated, fear of not getting enough
0:36:34 attention.
0:36:40 The personality disorder seemed to have excessive fears in these areas.
0:36:45 Is it fair to say that if somebody has a lot of stable friendships over long periods of
0:36:51 time that that’s a good indication that they can maintain close relationships?
0:36:55 But it seems to me you’d also want to know what is a close friend to that person?
0:36:57 Do they actually spend time with them?
0:37:03 Likewise with coworkers, because some work environments that I’ve been in are necessarily
0:37:06 very non-personal.
0:37:13 You don’t share much, whereas other environments, like I know the partners of everyone I work
0:37:17 with now at the podcast, that wasn’t true for my academic colleagues.
0:37:21 I knew some of my academic colleagues’ families, I would have dinner with them, et cetera.
0:37:23 But some of them less so.
0:37:26 So context matters a lot.
0:37:30 And I’d say you mentioned the word stability, and that’s really a key.
0:37:36 So if they have close friends they’ve had for 10, 20, 30 years, that’s a really good
0:37:38 sign.
0:37:43 Bad signs are I don’t want you talking to my family, they’re evil people, they’ll
0:37:48 say terrible things about me, you can’t trust them, they’ll end up, they’ll turn on you,
0:37:50 they’ll hate you, all this stuff.
0:37:55 You can’t even ever talk to my, I can’t even let you know who my family is and what their
0:37:58 emails and phone numbers are.
0:37:59 Oh goodness.
0:38:00 That’s a warning sign.
0:38:01 Yeah, definite warning sign.
0:38:05 Because everyone has conflict with family members at some level, but you would hope
0:38:11 that one could, would feel comfortable allowing you to interact with their family.
0:38:17 And if your family’s really difficult, introduce your partner to your family and let them see
0:38:20 this is a difficult family and this is why I had to distance from them.
0:38:27 Because a lot of people to be healthy do have to get some more distance, but it’s the secretiveness,
0:38:32 it’s the, just secrets in general are not a good thing for relationships.
0:38:39 You, that’s, that’s the biggest piece that’s missing in a way compared to 50 years ago
0:38:46 when people knew, it was hard to have family secrets 50 years ago now, even though people
0:38:51 may be all over the internet, you might really know their secrets.
0:38:55 And that’s what you need to find out.
0:38:57 What about advocates?
0:39:04 So you know, I’m familiar with some high conflict individuals.
0:39:08 Some are more of the combative type, others are more of the kind of, what did you call
0:39:12 it sort of a quiet manipulative victim playing type.
0:39:17 And both seem to be pretty good at generating advocates.
0:39:22 I guess you called these negative advocates, people that will fight for them.
0:39:26 By the way, this is all sounding a lot like modern politics.
0:39:31 And maybe we’ll get into that a little bit because it is an important reflection on what
0:39:32 we’re talking about.
0:39:34 But what about these negative advocates?
0:39:42 If somebody has a lot of friends or advocates that they are kind of like on their side against
0:39:46 that are also in a blame mode, is that a red flag?
0:39:47 Yes.
0:39:54 What’s interesting, and I’d like to someday learn more of the neuroscience behind this.
0:39:57 But high conflict people have heightened emotions.
0:40:05 The cluster B personality disorders are known as dramatic, emotional, and erratic.
0:40:11 That’s the DSM-5TR says that, the manual for mental health professionals.
0:40:16 And so their heightened emotions are contagious.
0:40:21 And in general, what I’ve learned about this work a lot is emotions are contagious and
0:40:25 high conflict emotions are highly contagious.
0:40:33 So what happens, and I see this so much as a lawyer and with other lawyers and with therapists,
0:40:39 is the high conflict person comes into your office and says, I’ve been terribly treated
0:40:45 by, let’s say my ex, you know, man or woman, because it happens to both, been terribly
0:40:51 treated and you’ve got to save me, you’ve got to protect me, you’ve got to win, you’ve
0:40:56 got to, sometimes they say you have to destroy the other party.
0:40:59 That’s always a warning sign when their goal is to destroy the other party.
0:41:02 It’s not a good sign.
0:41:08 But they’re so emotional, you say, my goodness, this person’s been through so much.
0:41:10 Now I have the emotions.
0:41:16 And what I teach in my seminars is I understand there’s a lot to do with the amygdala, that
0:41:23 the amygdala catches the intense fear, intense anger, that those are heightened.
0:41:27 And so now mine’s going, oh, Billy, you’ve got to do something.
0:41:31 I’m like, my body wants me to take action.
0:41:38 I want to save this person from their evil co-parent, for example.
0:41:45 And so what we see with negative advocates is they’re emotionally hooked, but uninformed.
0:41:48 They don’t really know what’s going on.
0:41:55 And I’ll give you an example, a court case with a high conflict person brought their
0:41:57 whole family.
0:42:01 And I had a case with false allegations, terrible allegations.
0:42:07 My client happened to be the father, the mother was making false allegations of child sexual
0:42:08 abuse.
0:42:11 And I’ve had all types of true cases, false cases.
0:42:17 So this is a real problem, a real issue, but there also were false allegations.
0:42:20 In this case, that’s what was happening.
0:42:28 So the mother brings her whole family and the judge realizes what’s going on in the case
0:42:34 because of the evidence presented and sanctions the mother for knowingly false allegations.
0:42:37 What does that equate to in the legal system?
0:42:45 So my client, the father spent about $40,000 getting a psychological evaluation, having
0:42:49 a trial, doing all of this attorney’s fees.
0:42:55 And so the court made her pay $10,000 of his attorney’s fees and costs.
0:42:57 So that’s what the sanction is.
0:43:03 And there’s a code section that says knowingly false allegations of child abuse are a basis
0:43:07 to make one party pay the other party’s fees.
0:43:10 So she’s ordered, she never paid it, by the way.
0:43:14 And she had no property, we weren’t able to get it because she had property and other
0:43:16 people’s names.
0:43:21 But the idea was that she brought her whole family there.
0:43:26 She brought her mother, mother’s boyfriend, she brought her roommate, who was a psychology
0:43:31 grad student, who was like encouraging her, “Oh, your daughter’s being abused.
0:43:33 You’ve got to do something.”
0:43:35 These were all negative advocates.
0:43:41 And when the judge made her ruling and spelled out the information, that was very clear.
0:43:47 I mean, we caught the mother lying, she persuaded other people to lie for her, we caught them
0:43:48 in lies.
0:43:53 So it was a really surprisingly open case.
0:43:56 And the family started yelling at the judge.
0:44:01 They said, “This is a crime and this is a shame,” and blah, blah, blah, blah.
0:44:05 The judge said, “You take yourselves out of here immediately or I will have the bailiffs
0:44:07 take you out.”
0:44:11 And that they stood up and left and shouted, “This is an abomination,” or something like
0:44:12 that.
0:44:14 These were the negative advocates.
0:44:17 They didn’t know what the full picture was.
0:44:24 They believed their family member, who was a skilled liar, I believe, and this is very
0:44:25 interesting.
0:44:31 I got to talk to her therapist, a therapist she had, I was released to talk to her.
0:44:36 And the therapist, it was in the open, was she has borderline personality disorder.
0:44:39 And that was an open thing.
0:44:44 And the therapist said, “And there’s something else.”
0:44:51 And I said, “Antisocial personality disorder,” and she said, “I can’t say, but I wouldn’t
0:44:52 disagree with you.”
0:44:54 Which is effectively a yes.
0:44:55 Yeah.
0:44:59 And with anti-social, that’s where you get a lot of lying and stuff like that.
0:45:04 It’s a rare case, but since I have the social work background and I’ve had many true cases
0:45:10 of child sexual abuse, especially as a therapist, I can see the difference, whereas a lot of
0:45:13 lawyers don’t know what to look for.
0:45:18 But this was an exceptional case, anti-social and borderline personality disorder.
0:45:21 She had a lot of traits.
0:45:29 And at first, the judge was very critical of my client and us, and he had supervised contact.
0:45:33 But the supervisor said, “This is fascinating.
0:45:40 When the child would be exchanged, the girl would walk kind of tentatively towards the
0:45:41 father.
0:45:43 The mother dropped her and left.
0:45:45 Supervisor brought her to the father.
0:45:47 She was kind of tentative.
0:45:49 She’d see the father and she’d look.
0:45:50 The mother’s out of sight.
0:45:54 She’d jump on him, laugh and have a wonderful time.”
0:45:57 I do have one question.
0:46:03 It’s not a litmus test question, but do you recall from the particular case you were just
0:46:09 describing whether the relationship had started very quickly?
0:46:13 Had they moved in together quickly, decided, excuse me, had they decided to have children
0:46:15 together quickly, married quickly?
0:46:23 In other words, was your client oblivious because of the rate at which he were moving?
0:46:28 And the analogy that comes to mind is if you’re moving very fast, it’s hard to read the road
0:46:29 signs.
0:46:30 I think he did.
0:46:34 And what’s interesting is they got together when they were quite young.
0:46:37 I think maybe she was 18, he was 20, something like that.
0:46:40 That’s pretty young by today’s standards.
0:46:43 And so excitement knew all of that.
0:46:45 I’m pretty sure they did.
0:46:52 And what’s interesting is they had gotten divorced, that the issue I described was an
0:46:59 after-divorced custody issue, but they had gotten divorced maybe four or five years into
0:47:05 their marriage and she assaulted him and he had the scars and all of this.
0:47:11 So he had actually custody of this girl who was eight years old when the story I just
0:47:15 told you happened, which is also helpful because she was verbal.
0:47:16 She could describe.
0:47:21 She actually described how her mother coerced her to say things that weren’t true.
0:47:28 But yeah, so they got together young, I think quick, then they got divorced, but the patterns
0:47:29 continued.
0:47:30 And that’s one thing we see.
0:47:35 A lot of high-conflict divorces keep going even after the divorce.
0:47:41 The actual divorce date is like a speed bump in the lifetime of high conflict if they have
0:47:42 children together.
0:47:52 Once the wait to have children with somebody, if possible, you asked about emotional contagion
0:47:55 and you made reference to the science.
0:48:00 If I may, I’ll just share something that might be of interest to you and to the listeners.
0:48:06 You’re certainly right that the amygdala is a central hub for threat detection.
0:48:10 A lot of people don’t know because it’s just not discussed enough in the popular coverage
0:48:14 of neuroscience, is that the amygdala can learn in the sense that it’s highly prone
0:48:18 to context-dependent plasticity.
0:48:24 So this idea that getting emotionally charged is either negative valence, like fear or positive
0:48:28 valence, like, “Oh, I like that,” that’s true to an extent.
0:48:33 But over time, the brain changes to, in some cases, like the feeling of adrenaline to get
0:48:36 an associated dopamine release with that.
0:48:40 But a really interesting set of brain structures that aren’t discussed enough, I’ll just mention
0:48:45 because you asked about neuroscience, I had a postdoc in my laboratory by the name of
0:48:52 Hikyung Jung, a fantastic postdoc who was looking at emotional contagion.
0:48:55 We were interested in human subjects, but these were animal studies.
0:49:03 By one member of a species is observed and then mimicked by another member of the species.
0:49:07 It’s a very powerful aspect to human and non-human behavior.
0:49:10 And there’s a structure in the brain called the claustrum.
0:49:14 Most people don’t know about it, which seems to be critical for this.
0:49:18 And she did a beautiful set of experiments of showing that when animals observed other
0:49:24 animals, either in a positive or a fear state, but in this case a fear state, they would
0:49:29 or threatened state their own claustrum to enter a cingulate cortex circuitry and, of
0:49:33 course, amygdala, et cetera, those would light up as if they were in the experience.
0:49:39 But not to the same degree, but over time, what one could see was a heightening, a plasticity
0:49:46 of these circuits so that smaller threats started to create larger internal responses.
0:49:49 That’s both combining Hikyung’s work and other work that’s come out since.
0:49:54 So what it says is that our brains are very tuned to the emotional states of others.
0:49:57 This is good, empathy, for instance.
0:50:07 But that over time, our brains change to actually require a lower stimulus to activate that
0:50:11 kind of negative advocate part of ourselves.
0:50:15 And so perhaps this is a good segue into a discussion about what we’re observing societally
0:50:17 now, not just in terms of politics.
0:50:20 But it’s one thing to be recruited to a camp.
0:50:24 But then once you’re in the camp, it turns out, if we think about through the lens of
0:50:30 this work, it seems that it requires less negative stuff in order to stay in that camp
0:50:35 but want to fight more and more stridently in order to protect a cause.
0:50:36 Does that make sense?
0:50:38 I think exactly.
0:50:44 And as I mentioned in my book about bullies, I think polarization really demonstrates that.
0:50:51 So once you’re in your group and you see the other group as not only having a different
0:50:58 point of view, but as the enemy, then your brain doesn’t need to work on it anymore.
0:50:59 That’s case closed.
0:51:00 They’re the enemy.
0:51:04 The only question is, what do we do now?
0:51:12 And the research saying that when you talk to the people in your group, rather than coming
0:51:15 together, you move farther apart.
0:51:22 And to me, what’s fascinating in terms of legal cases, and especially in family law,
0:51:27 is you have, like the family I described, you have the family talking to each other.
0:51:29 You pull a lawyer into that.
0:51:31 The lawyer talks to them.
0:51:38 The lawyer gets heightened anger, maybe, or commitment to save this person.
0:51:43 And maybe you get a therapist into the picture, and they all just talk to themselves.
0:51:45 They pull farther and farther apart.
0:51:48 And that’s often when we have our high-conflict court case.
0:51:53 They come back to court every six to 12 months, sometimes for years.
0:51:58 I have cases where people have been in court like every year for eight or nine years.
0:52:02 And these are cases where the divorce was done long ago.
0:52:07 What people don’t realize is the worst custody disputes tend to happen after the divorce
0:52:08 is over.
0:52:13 And I think it’s because people are spending more and more time talking to their own team,
0:52:16 to their own group, and that pulls them farther apart.
0:52:22 Their view of the other side is worse and worse and worse.
0:52:26 And that’s why I think the structure really matters.
0:52:32 So I think politically, we have these two different universes that not necessarily talk
0:52:36 to each other, and they really create a sense of community.
0:52:40 People are looking for community, and they find it.
0:52:43 But it’s fed by, I think, the media ecosystem.
0:52:46 Everyone has their own media.
0:52:51 And so we have these two universes talking to themselves, growing farther and farther
0:52:53 apart.
0:52:57 And that’s why elections don’t seem to have made a difference in any of this, because
0:53:05 elections kind of decides who does government, but they don’t resolve the adversarial communities.
0:53:08 And they get a lot of attention.
0:53:15 And sad to say, I think our culture has shifted from government, that politics has about government,
0:53:22 and the details in nitty gritty, and the values of government are what’s good for our group,
0:53:26 good for our country, unity, citizenship.
0:53:32 We should be together in this, that politics have shifted to entertainment.
0:53:39 The values of entertainment are be extreme, be emotional, and entertainment is driven
0:53:44 by drama for thousands of years.
0:53:49 And drama is opposing us against them.
0:53:54 And as I mentioned in the Bullies book, there’s a terrible crisis, there’s an evil villain,
0:53:56 and there’s a superhero.
0:54:02 And if you have someone tell that story to their community, they will love that person.
0:54:11 But now we have two communities in politics loving themselves and hating the other, and
0:54:13 the elections don’t resolve that.
0:54:16 That’s a speed bump on the road to high conflict.
0:54:20 And that’s not a good sign, and we have to find ways to bridge the gaps.
0:54:21 And there are ways.
0:54:24 You get people one-to-one talk to each other.
0:54:30 There’s a lot of groups trying to say, let’s connect rather than separate.
0:54:35 If we get too far out of balance, we’re going to have bigger and bigger high conflict problems.
0:54:41 So the more people’s eyes are open to this pattern, the more they can say, hey, I seem
0:54:45 to be part of this group, but I want to, you know, my neighbors think differently, I’m
0:54:47 going to listen to them.
0:54:51 It’s listening that’s missing.
0:54:55 I’d like to take a quick break and thank one of our sponsors, Function.
0:54:59 I recently became a Function member after searching for the most comprehensive approach
0:55:00 to lab testing.
0:55:04 While I’ve long been a fan of blood testing, I really wanted to find a more in-depth program
0:55:09 for analyzing blood, urine, and saliva to get a full picture of my heart health, my
0:55:14 hormone status, my immune system regulation, my metabolic function, my vitamin and mineral
0:55:18 status, and other critical areas of my overall health and vitality.
0:55:22 Function not only provides testing of over a hundred biomarkers key to physical and
0:55:27 mental health, but it also analyzes these results and provides insights from talk doctors
0:55:28 on your results.
0:55:33 For example, in one of my first tests with Function, I learned that I had two high levels
0:55:34 of mercury in my blood.
0:55:39 This was totally surprising to me, I had no idea prior to taking the test.
0:55:43 Function not only helped me detect this, but offered medical doctor-informed insights on
0:55:48 how to best reduce those mercury levels, which included limiting my tuna consumption, because
0:55:52 I had been eating a lot of tuna, while also making an effort to eat more leafy greens
0:55:57 and supplementing with NAC and acetylcysteine, both of which can support glutathione production
0:56:01 and detoxification, and worked to reduce my mercury levels.
0:56:04 Comprehensive lab testing like this is so important for health, and while I’ve been
0:56:08 doing it for years, I’ve always found it to be overly complicated and expensive.
0:56:12 I’ve been so impressed by Function, both at the level of ease of use, that is getting
0:56:18 the test done, as well as how comprehensive and how actionable the tests are, that I recently
0:56:22 joined their advisory board, and I’m thrilled that they’re sponsoring the podcast.
0:56:27 If you’d like to try Function, go to functionhealth.com/huberman.
0:56:31 Function currently has a waitlist of over 250,000 people, but they’re offering early
0:56:33 access to Huberman Lab listeners.
0:56:38 Again, that’s functionhealth.com/huberman to get early access to Function.
0:56:41 Today’s episode is also brought to us by David.
0:56:44 David makes a protein bar unlike any other.
0:56:49 It has 28 grams of protein, only 150 calories, and zero grams of sugar.
0:56:54 That’s right, 28 grams of protein, and 75% of its calories come from protein.
0:56:58 This is 50% higher than the next closest protein bar.
0:57:00 These bars from David also taste incredible.
0:57:05 My favorite bar is the cake-flavored one, but then again I also like the chocolate-flavored
0:57:06 one, and I like the berry-flavored one.
0:57:08 Basically, I like all the flavors.
0:57:10 They’re all incredibly delicious.
0:57:13 Now for me personally, I try to get most of my calories from Whole Foods.
0:57:17 However, when I’m in a rush, or I’m away from home, or I’m just looking for a quick
0:57:21 afternoon snack, I often find that I’m looking for a high-quality protein source.
0:57:26 With David, I’m able to get 28 grams of high-quality protein with the calories of a snack, which
0:57:31 makes it very easy to hit my protein goals of one gram of protein per pound of body weight,
0:57:34 and it allows me to do so without taking on an excess of calories.
0:57:36 As I mentioned before, they are incredibly delicious.
0:57:38 In fact, they’re surprisingly delicious.
0:57:40 Even the consistency is great.
0:57:43 It’s more like a cookie consistency, kind of a chewy cookie consistency, which is
0:57:46 unlike other bars which I tend to saturate on.
0:57:49 I was never a big fan of bars until I discovered David bars.
0:57:52 If you give them a try, you’ll know what I mean.
0:57:55 If you’d like to try David, you can go to davidprotein.com/huberman.
0:58:02 Again, the link is davidprotein.com/huberman.
0:58:07 On the suggestion of my friend and former guest on this podcast, two-time guest, Rick
0:58:12 Rubin, I started watching a documentary about the history of professional wrestling, which
0:58:14 everyone agrees is made up.
0:58:15 Let’s just acknowledge that.
0:58:24 But it’s a remarkable portal into some of the things that you’re talking about, because
0:58:28 it all hinges on being able to create emotional responses in the crowd, and just a very brief
0:58:33 history of it, as I understand, and I’m by no means an expert, but I took notes on this
0:58:38 documentary as I do, take notes on most everything.
0:58:43 They used to have good guys and bad guys, good gals and bad gals, because it’s men
0:58:48 and women’s wrestling, typically not against each other, although sometimes.
0:58:52 In any case, there was a transition that occurred at some point where they couldn’t get more
0:58:59 excitement and literally couldn’t get more attention to the sport by having good guys
0:59:01 and bad guys, good gals and bad gals.
0:59:08 So what they ended up doing was making everybody bad, and the ratings just skyrocketed.
0:59:09 Everybody bad.
0:59:14 The underlying premise being that both teams are cheating, and so therefore they had to
0:59:16 behave poorly also.
0:59:22 And it created this whole era of just bad people doing bad things, generating even greater
0:59:24 emotional responses.
0:59:30 And this fits very much with the neuroscience of emotion.
0:59:33 Emotions like awe, happiness, joy, meaning, pleasure.
0:59:38 These are powerful emotions, and I will not say, because there’s no data to support the
0:59:45 idea that fear, anger, being threatened, et cetera, are more powerful emotions, but they
0:59:48 tend to drive more behavior.
0:59:49 In other words, people will do more.
0:59:52 This is well-known in the field of behavioral economics, too.
0:59:57 People will do more to avoid losing something than they will to gain something, sadly, but
1:00:02 this is how our species is wired for evolutionary meaningful reasons.
1:00:06 So the point being that I think societally and perhaps interpersonally, because the two
1:00:13 things mimic each other at every level, individuals all the way up to culture, seem to be engaged
1:00:20 in this increasingly amplified emotional states, and now it just seems like combat is the rule
1:00:22 of the day.
1:00:27 And it’s so sad, and you kind of have to wonder where it goes next, but it does seem like it
1:00:31 rewards these high-conflict personalities because they go undetected.
1:00:36 So now the co-worker who’s super angry about something they saw on the news and is trying
1:00:40 to engage people or something, or create an issue around something that is this really
1:00:41 an issue?
1:00:44 I mean, there are some real issues in the workplace and at school, but is this really
1:00:46 an issue?
1:00:50 That person 10 years ago, everyone would have been like, “This is a problem person,” and
1:00:51 would have backed away.
1:00:58 Now it just kind of, because the mean has shifted, I think it’s no longer signal above
1:00:59 the noise.
1:01:01 It’s, as we say in science, within the noise.
1:01:02 Right.
1:01:12 So what we’re seeing is these kind of media systems, I call them, are attracted to high-conflict
1:01:16 personalities, and high-conflict personalities are attracted to attention.
1:01:18 They want attention.
1:01:25 So there’s this almost marriage of media exposure and high-conflict personalities.
1:01:30 And so that’s what pulls people together.
1:01:34 I think everyone’s looking for community these days.
1:01:37 And it used to be around work, like a shared task.
1:01:43 But now we do so much of our work alone, or tiny groups, and so you get a real sense of
1:01:44 community.
1:01:50 People used to get it from church, or synagogue, or mosque, or whatever, and that’s weakened.
1:01:56 And so we get that now a lot, the intense emotional community from politics.
1:02:01 And so there’s a community for you, and there’s a community for you.
1:02:03 So they pull themselves together.
1:02:10 They get that, I don’t know, dopamine hit, or whatever it is, and strengthens them.
1:02:13 So what’s happening is we’re pulling apart.
1:02:19 But to me, the answer is exposing the patterns and understanding our brains, is recognize
1:02:21 what’s happening.
1:02:27 This person’s probably exaggerating when they say that those people are evil.
1:02:31 This person’s probably exaggerating when they say those people are stupid.
1:02:38 Whatever it is that we have to realize, okay, don’t buy that completely.
1:02:44 And what’s fascinating to me, I don’t know how it happened, but I get text message solicitations
1:02:50 to contribute to campaigns from conservatives and liberals.
1:02:52 I get both.
1:02:53 And guess what?
1:02:56 They look like each other, and they’re like, “The end of the world is coming.
1:03:02 You’ve got to give $10 or $100 to save the world, and the end of the world’s coming because
1:03:03 of them.”
1:03:04 It’s all fear-based.
1:03:07 And it’s fear-based, but it hooks your emotions.
1:03:12 I know this stuff, so I can go, “Okay, swipe, swipe, swipe, swipe away.”
1:03:15 But a lot of people don’t know that this is happening.
1:03:21 They don’t understand how emotions are contagious and how I think high-conflict emotions are
1:03:24 more contagious.
1:03:29 So to me, it’s educating people about these dynamics so you don’t engage so much with
1:03:30 them.
1:03:37 Like, I won’t watch more than half an hour of TV news, but you can have 24/7 TV news.
1:03:50 And since 1995, 1996, when they allowed – they gave you licenses for radio and television
1:03:53 that didn’t have to tell the other side the story.
1:03:57 Before that, you used to – the fairness doctrine, you have to say what the other side
1:03:58 is.
1:04:01 You’re for a candidate, you have to hear from the other side.
1:04:04 You didn’t have to after 1995, ’96.
1:04:13 So we had MSNBC and Fox News slightly off-center, slightly conservative, slightly liberal.
1:04:19 Well now we’ve had 30 years of that, much farther apart, and communities around each
1:04:21 of these.
1:04:28 And yet if you go, “Okay, I’m probably hearing some exaggerations here.”
1:04:29 So I can check myself.
1:04:33 And this person’s trying to be a hero and demonize those people.
1:04:35 I’m not going to do that.
1:04:39 So I’m not one for government regulation.
1:04:42 What I want is for everyone to be able to say, “Okay, I see what’s happening.
1:04:45 I’m not going to get my emotions hooked.”
1:04:50 And I think to me that’s one of the goals, is for people to learn, “I don’t have to
1:04:52 absorb the emotions.”
1:04:57 Because that’s where the problem is, people are emotionally hooked and uninformed.
1:05:02 What are some of the signs of a high-conflict personality?
1:05:05 Because in an ideal world, we avoid these people.
1:05:07 And again, we’re not trying to say that they’re bad people.
1:05:10 Some of them are bad people, some of them aren’t.
1:05:15 But since I’m not a clinical psychologist, you are, you can make the assessment certainly
1:05:17 better than I can.
1:05:24 What are some of the ways to avoid these circumstances besides the first-year rule?
1:05:32 And then let’s talk about some ways to disentangle from these people based on their unique phenotypes.
1:05:39 So is there a question or set of questions one should ask themselves when they are potentially
1:05:43 dating someone, potentially becoming friends with somebody, potentially becoming coworkers
1:05:45 with somebody, and so on?
1:05:46 Yeah.
1:05:51 So what’s interesting is often your gut feeling tells you something’s up here, like the person
1:05:55 suddenly has a shocking opinion of somebody else.
1:06:00 They say, “That person’s a total jerk, and yet you know that person, and they’re not
1:06:01 a total jerk.”
1:06:04 And suddenly, something’s disproportionate.
1:06:10 I think disproportionate emotions is often a trigger.
1:06:17 I put in a lot of my books now, what I call the web method, is pay attention to their
1:06:22 words, your emotions, and their behavior.
1:06:26 So starting with words, do they use a lot of blaming words?
1:06:30 It’s all that person’s fault.
1:06:32 Do they use all or nothing words?
1:06:39 They seem to see things through a narrow lens, that there’s all good, there’s all bad.
1:06:44 Unmanaged emotions, which they may or may not show, like I explained, some people are
1:06:48 good at hiding all that, even though it drives them inside.
1:06:54 And the extreme behaviors, do they do things 90% of people would never do?
1:07:04 And I’ll give an example here, and this is, I won’t say the city, but there was a mayor,
1:07:11 there was someone who was a congressperson, and they decided to run for mayor in their
1:07:15 city, instead of flying to go to Congress.
1:07:20 But when they were flying to go to Congress back and forth, this is in California, I’ll
1:07:22 say that much.
1:07:25 People can easily research this.
1:07:30 So this person, flying back and forth, one day, one night, standing, you know, there
1:07:36 was a line to get your bags at the airport after you got off the plane.
1:07:39 And he was told to wait in line to get his bags.
1:07:41 And he said, “Don’t you know who I am?”
1:07:46 And he pushed his way to the front of the line, and had an argument with the person
1:07:50 behind the counter, said, “Don’t you know who I am?
1:07:52 I want my bag right now.”
1:07:55 And she said, “You don’t have it now.
1:07:57 You can’t have it right now.”
1:07:59 And he pushed her and knocked her over.
1:08:04 He shoved this airline worker behind the counter and knocked her over.
1:08:07 This was a mayor of a major — Not yet, he wasn’t mayor yet.
1:08:08 He was a congressperson.
1:08:09 Sorry.
1:08:16 Anyway, so that means he — No, no, I know some very decent congresspeople, but like,
1:08:17 yeah.
1:08:21 But so he’s a — Well, in any case, right, this person could be any number of different
1:08:22 professions.
1:08:23 Could be, yes.
1:08:24 Yeah, this is antisocial behavior.
1:08:27 But this is a high profile person.
1:08:31 So this is in the — all over the news the next day.
1:08:37 This is 20 years ago, maybe 15 years ago, something like that.
1:08:38 Goodness.
1:08:41 Anyway, so it’s in the newspaper the next day.
1:08:49 The newspaper says congressmen so and so gets into physical altercation with airline worker,
1:08:52 knocks her over.
1:08:54 Half the people said, “That’s terrible.”
1:08:57 And the other half the people said, “Wait, wait.
1:08:59 He was sleep deprived.
1:09:01 He was flying across country.
1:09:05 You have to understand that he was stressed.”
1:09:08 And here’s where my web method comes in.
1:09:13 90% of people would not have done that, even if they were sleep deprived.
1:09:18 And I fly back and forth a lot, and I’m not — I don’t do that.
1:09:20 I would like to think 99% of people would do that.
1:09:21 I think you’re right.
1:09:25 99% — To get physical with an airline person over a bag.
1:09:31 The cutting to the front of the line is egregious, the shoving the airline person is like beyond
1:09:32 the pale.
1:09:33 Yeah, exactly.
1:09:37 So this is — So anyway, so he’s running for mayor.
1:09:41 And I’m going, “This guy’s a high-conflict person.
1:09:45 If he gets elected, he’s not going to be a very good mayor.
1:09:50 He’s going to have a lot of trouble with the people close to him.
1:09:51 And so, guess what happened?
1:09:52 He gets elected.”
1:10:00 Within, I think, it’s eight months, he is — and this is before the #MeToo movement
1:10:06 got started, but people are reporting he’s harassing women, sexually harassing women.
1:10:11 Women come into his office to meet with him, professional, experienced, important.
1:10:17 And he’s like wanting to touch them a lot, inappropriately, they don’t want to be touched.
1:10:23 Anyway, so women start complaining about him.
1:10:24 Word kind of gets out.
1:10:30 Yeah, this happened with a lot of different people that he’s not sexually assaulting them,
1:10:33 but he’s treating them badly.
1:10:35 So it cuts across domains.
1:10:36 It’s like in —
1:10:42 So it’s not just in the office, it’s there, but it’s also at the airport.
1:10:46 It’s basically anytime he’s not getting what he wants, he throws a tantrum.
1:10:51 And that’s the thing with personality disorders is a narrower range of behavior that’s repeated
1:10:54 in a variety of settings.
1:10:56 So he’s fitting all of that.
1:11:00 So which personality disorder I’m not going to diagnose him, but it narrows down to one
1:11:01 or two.
1:11:04 So it’s not context-dependent.
1:11:05 It is —
1:11:06 It’s pervasive.
1:11:08 Pervasive.
1:11:14 And that word is in the diagnostic manual, that it’s pervasive across, I think, several
1:11:15 settings.
1:11:16 I think that’s the words.
1:11:26 But let me just finish, because the end of the story is he’s also got committees and
1:11:29 people that are supposed to accomplish things.
1:11:30 He doesn’t want them to think.
1:11:34 He wants them to — he wants to do the thinking and tell them what to do.
1:11:37 So he goes around alienating a lot of people.
1:11:40 Within eight months, he’s out of office.
1:11:47 Because enough people were upset, and the way he got out of office is some of the heads
1:11:53 of government told him — I think it was the city attorney or something — “If you quit
1:11:59 now, we’ll help you with your legal expenses,” because he’s starting to get sued for some
1:12:00 of this stuff.
1:12:05 The city suing him will help you with your legal expenses if you quit now.
1:12:11 And there was starting to be a petition movement for some — I don’t know the mechanics, like
1:12:14 a special election or something to get rid of him.
1:12:17 Anyway, within eight months, he was out of the office.
1:12:20 And now you don’t hear about him in that city.
1:12:25 It’s a very interesting, literally high-profile, although still anonymous based on this conversation
1:12:27 case.
1:12:35 I wonder if on a more subtle or typical level, the following is informative or not.
1:12:43 I’m not looking for a validation of the example I’m about to give, but I’ve been very surprised
1:12:52 at times how a person who I’m with for the first time out on a meal will behave towards
1:12:54 the wait staff.
1:12:55 Yes.
1:13:01 Not explicitly disparaging of them, but sometimes mildly disparaging of them, or feeling as
1:13:07 if the amount of liquid poured into their glass was somehow an indication of how the
1:13:10 waiter felt about them or didn’t feel about them.
1:13:11 Don’t treat me that way.
1:13:15 Like reading into these things where you’re just thinking to yourself, “Oh, life must
1:13:17 be really tough for you.
1:13:20 Who’s paying attention to this stuff?”
1:13:26 And so that’s one that I’ve noticed in people, and it’s proved informative.
1:13:28 It’s really a useful thing to see.
1:13:34 That’s part of what you see, their behavior and their behavior towards other people.
1:13:36 This was a brilliant thing.
1:13:42 I don’t remember the name of the program, but there was a guy who was head of a company,
1:13:48 and he used to, when he was interviewing people for high-level jobs, he pretended he
1:13:54 was a taxi driver or something, would pick them up at the airport as the taxi driver
1:13:58 and see how they treated him as the taxi driver.
1:14:01 And then he gets in the interview room, and he’s the guy interviewing them.
1:14:07 And in some cases, people treated him really disrespectfully, and it’s like, “Now I know,
1:14:09 this is not someone I want.”
1:14:10 Clever.
1:14:17 I made the decision to not work for somebody years ago when I was on the very different
1:14:23 stage in my career, based on how that person treated a janitor.
1:14:29 And it was amazing because it was one very brief interaction, and it wasn’t like this
1:14:31 person yelled at the janitor.
1:14:33 It was the kind of dismissiveness.
1:14:35 And I remember, it was your web approach.
1:14:40 It was his, I guess I had to reveal, it was his words towards the janitor.
1:14:44 It was, “My emotional response was like, I felt like I had been kind of kicked in the
1:14:45 stomach.”
1:14:51 Like, “Hey, it just felt like a very, what I would call like the football play, unnecessary
1:14:52 roughness.”
1:14:53 Yes.
1:14:57 It was mild from the perspective of no one got physical or called anyone names.
1:15:00 But I remember thinking like, “Oh, that sucked.”
1:15:05 And then their behavior was just to just go right back to what they were talking about.
1:15:11 And I knew in that moment, I was really crestfallen because in that moment I knew, “Oh my goodness,
1:15:14 I can’t work for this person.
1:15:15 I think I just can’t.”
1:15:19 And I made the decision not to, and actually their response to my deciding not to, for
1:15:24 a variety of other reasons too, confirmed everything that I suspected in that one little
1:15:25 interaction.
1:15:26 Yes.
1:15:34 But it’s interesting because we’re trained to collect data rather carefully, and we don’t
1:15:36 want to make snap judgment.
1:15:40 Somebody could truly be having a bad day, but in this case, it was the right decision to
1:15:41 not work for them.
1:15:42 Thank goodness.
1:15:43 I thank my lucky stars.
1:15:45 There were some really bad decisions about people in my life.
1:15:46 That was a really good decision.
1:15:49 I never spent a day regretting it, and I went to work for someone else who was terrific
1:15:50 instead.
1:15:51 Great.
1:15:57 But as you said, these things sometimes hit at a somatic level, as opposed to some sort
1:16:03 of, wait, some very cerebral analytic thing.
1:16:07 It kind of hits at what must be a very primitive circuit.
1:16:10 I can’t help the neuroscientist in me wants to say, “It’s got to be something at the level
1:16:14 of the body where we go.”
1:16:20 That was messed up, and you can’t really point to a specific word, and then you start to
1:16:21 question yourself.
1:16:22 That’s the problem.
1:16:24 You wonder was, “Well, maybe their tone wasn’t.
1:16:27 Maybe it’s my own perception, but I don’t know.
1:16:29 Maybe the body doesn’t lie.
1:16:30 Maybe it knows.”
1:16:35 I think the body is like a first responder, and that we should pay attention to that,
1:16:43 and especially with high-conflict personalities, especially the con artists, which is part
1:16:48 of the antisocial personality, and the ones I’ve dealt with are very good at this, is
1:16:53 their words are just right, and your brain is like soothed by them.
1:16:57 You go, “This person gets it, and I’m totally comfortable.
1:17:02 They’re charming,” all of that, and your gut goes, “Wait, they’re out of sync.
1:17:04 I have this cold feeling.
1:17:06 Why do I have this cold feeling?”
1:17:17 I think that they’re aimed at your cerebral thinking, and that your guts gets it, because
1:17:22 they’re, in a way, predatory, like antisocial tend to be predatory.
1:17:23 Those people have dead eyes.
1:17:24 I’ve known a few.
1:17:25 I’ve known a few.
1:17:30 Men and women, and their eyes are, I can only describe, and I’m a vision neuroscientist.
1:17:34 That’s what my career has been, and those are two little pieces of brain right there,
1:17:38 and there’s something about the deadness, and I don’t have a science to support what
1:17:42 I’m about, to say there’s something about the deadness in their eyes.
1:17:46 Maybe their pupils don’t change shape with levels of arousal the same way other people’s
1:17:50 do, because we know that happens in healthy people with a healthy autonomic nervous system,
1:17:54 but there’s something lacking.
1:17:59 People make up all sorts of theories online, like, “I’m not a big blinker.
1:18:03 When I’m concentrating, blinks break up my flow, and this is actually a way I can remember
1:18:04 things.”
1:18:06 People have these theories about blinking non-blink.
1:18:10 The research doesn’t support any relationship between blink frequency and personality.
1:18:12 They had this whole theory about Zuck, too.
1:18:13 He doesn’t blink.
1:18:14 Therefore, he’s whatever.
1:18:15 He’s a robot.
1:18:16 None of that holds up.
1:18:23 What does hold up, however, is this mismatch between words and the affect that it creates
1:18:24 in us.
1:18:28 It’s sort of like it sounds right, but it doesn’t feel right.
1:18:31 I wish we understood more about this at the level of science.
1:18:33 There are a lot of theories, not a lot of tools.
1:18:35 Someday, I think, yeah.
1:18:36 Yeah.
1:18:40 The tools for measuring the stuff are getting better.
1:18:45 I wanted to ask you about other ways of just knowing if you’re interacting with a high
1:18:50 conflict person when the cues are more subtle.
1:18:56 Are there other things or examples of the web method that come to mind?
1:19:02 For me, of course, dealing with court especially, there’s a lot of stuff in writing.
1:19:09 Being able to look at what’s written and a lot of blame words, the all or nothing words.
1:19:15 She did this, and she did that, and disparaging words, she’s stupid or whatever.
1:19:21 Or he’s a bully, he’s this and that, which triggers for me, maybe he is, or maybe the
1:19:25 person saying it is, but it heightens my attention.
1:19:26 Yeah.
1:19:31 How do you disambiguate between projection and a real thing, online now?
1:19:38 One of the fastest ways to get a popular social media account is for somebody to give advice
1:19:42 about how to avoid bad people.
1:19:48 Name calling, gaslighting, narcissists, sociopaths, psychopaths, history on it.
1:19:57 These are clinical terms that now the general public leverages to amplify community.
1:20:02 In part, I understand from talking to people in the tech side is that social media is social.
1:20:06 The accounts that grow fastest are the ones where you don’t need much language to convey
1:20:12 what you’re trying to convey, like a sport or dance or an animal.
1:20:19 Among the others that grow very quickly and therefore rewarding to people are ones where
1:20:24 you’re recruiting these negative advocates.
1:20:27 First of all, I want to make sure that I get this point across, and that is there’s a lot
1:20:34 of temptation to label people with the mental disorders, the personality disorders.
1:20:38 It’s absolutely essential that people don’t do that.
1:20:43 If you think somebody might be a narcissist or might have borderline personality or be
1:20:49 anti-social, keep that to yourself and adapt how you work with them to be more effective
1:20:52 or be more cautious, whatever.
1:20:57 But the worst thing I think is people say, “Oh, and everyone agrees that person’s a narcissist,
1:20:59 so we kind of gang up on that person.”
1:21:00 That’s not helpful.
1:21:03 The goal is not rejecting people.
1:21:10 The goal is adapting what you do to either manage the relationship, decide, “Okay, that’s
1:21:16 not someone I’m going to get close to, but I can still work with them or have them as
1:21:18 neighbors or whatever.”
1:21:21 So I want to emphasize that because I think you’re right.
1:21:24 There’s a lot of that today.
1:21:28 People come to me with that concern and say, “Bill, you teach about personality disorders.”
1:21:33 Yes, so people understand patterns of behavior and how to adapt your own behavior.
1:21:40 I’m not teaching people to label other people, so that’s real important.
1:21:46 People go to school for many years and do 3,000-plus clinical hours to learn how to do that properly.
1:21:50 It’s like saying — it’s like diagnosing anything, right?
1:21:57 I mean, a dermatologist might be able to help diagnose a skin patch for potential cancer,
1:22:01 but we’re taught that we’re not supposed to do that ourselves, right?
1:22:05 So we have to be cautious, but on the other hand, aware.
1:22:11 And the more you’re aware of patterns, like being aware of someone with an alcohol abuse
1:22:15 issue is to go, “Okay, I’m not going to be serving him alcohol with dinner.
1:22:21 It’s a great person, but I’m just going to leave that out of the evening meal.”
1:22:24 Adapt to what we do rather than judging them.
1:22:27 And I don’t see people with personality disorders as lesser beings.
1:22:34 I see them as having a different set of behaviors that they acquire pretty much in childhood,
1:22:36 so I don’t hold it against them.
1:22:41 I may dislike their patterns of behavior, but I really don’t hate people like that.
1:22:44 I’ve been a therapist with clients like that.
1:22:51 So I think our awareness needs to be there, so we adapt how we work with people.
1:23:00 But I think the gut feeling is so important, and as a therapist, I was trained, pay attention
1:23:03 to your gut because that’s going to help you with your clients.
1:23:09 And that’s why the web method, their words, their behavior, but how I feel often gives
1:23:12 me tips.
1:23:17 You mentioned before, and I think it’s really important to highlight that people’s patterns
1:23:21 of interactions across a lot of different domains, with the teachers in the school,
1:23:27 with close family members, with the people that know them best at work, that these different
1:23:30 types of relationships reveal a pattern.
1:23:37 And one of the things I’m just speaking from my own experience is that I’ve tended to where
1:23:38 I’ve gone wrong.
1:23:44 I’ve tended to overemphasize the importance of a credential.
1:23:52 For instance, some of my past romantic relationships have been with people who are highly educated,
1:23:58 some less higher education, all extremely smart people, some more formal, some less
1:23:59 formal education.
1:24:05 But I think that I and other people sometimes will look at the CV of somebody, and of course
1:24:12 that’s not the only indication of their values, et cetera.
1:24:18 But to overemphasize, like, “Oh, well, they did difficult things in a difficult setting,
1:24:22 and therefore must be a good person.”
1:24:27 So would you say that these high-conflict personalities exist more or less in high-competition
1:24:31 venues versus low-competition venues?
1:24:35 I don’t want to make this about socioeconomic status, those things correlate.
1:24:43 But all too often, we tend to do the kind of good-on-paper analysis and forget how do
1:24:46 they actually measure up in real life.
1:24:47 Yeah.
1:24:53 I would say, first of all, that we see high-conflict people in every occupation, in every culture,
1:24:57 in every community, every economic status.
1:25:06 I don’t think there’s research on this, but I think that healthcare and higher education
1:25:13 are two fields where there’s a slightly higher incidence of high-conflict people because
1:25:17 there’s a higher — oh, also I would say churches.
1:25:19 And we get consultations with churches sometimes.
1:25:25 There’s a high tolerance for behavior that’s outside the norm.
1:25:30 So you said higher education and healthcare in particular.
1:25:34 And I would say, churches — Are you talking about physicians and universities?
1:25:35 Yes.
1:25:36 Yes.
1:25:39 So — Students and faculty and staff?
1:25:41 Yes, both.
1:25:43 Administrators sometimes.
1:25:46 And I believe it’s because of the higher tolerance.
1:25:47 Administrators.
1:25:48 Just kidding.
1:25:49 I’m blessed with good administrators.
1:25:51 We have been blessed with great administrators.
1:25:55 But let me mention, I do a lot of consultation.
1:26:02 And one of the things that people come to me about is people with little power bases,
1:26:06 like department heads in universities.
1:26:13 I remember one university I did a consultation with about a department head, and they were
1:26:15 a medical school.
1:26:23 And they had a high-conflict person, high up in the structure, who was really, I was
1:26:28 told, damaging some of the students’ careers because they looked at them cross-eyed or
1:26:29 something like that.
1:26:33 So they wouldn’t write the kind of recommendation that they needed.
1:26:35 And how can we deal with this person?
1:26:40 Because they’re embedded in their position.
1:26:42 So gave them a variety of tips.
1:26:48 But that’s why I think people do need to have their eyes open in these fields.
1:26:55 And I want to add, since I’m talking about occupations, we see this a little bit more
1:26:59 in nonprofits and nonprofit administrators.
1:27:04 Because again, nonprofits are good people doing good things.
1:27:13 But they have this higher tolerance for administrators with bad behavior because they’re good people.
1:27:15 And that blinds people too.
1:27:18 Is it the assumption they’re good people or because the mission is good?
1:27:22 The mission is good, and they’re invested in this mission, so they must be good.
1:27:26 Do you think that’s part of what got them there?
1:27:27 Yes.
1:27:34 And the thing that’s so tricky is everybody’s somewhat unique, but also these are some recognizable
1:27:38 patterns of behavior once you know to look for them.
1:27:41 And we’re doing much more in the workplace now.
1:27:44 And employers want to know, we want to promote this person.
1:27:45 Is that a good or bad idea?
1:27:48 Well, let’s look at the patterns of behavior.
1:27:53 Because once you put them in an embedded position, things are going to be harder.
1:27:56 I’ve been approached by city councils.
1:28:00 They say, we’ve got somebody on our city council that’s a high conflict person.
1:28:01 What do we do?
1:28:03 Do we confront them?
1:28:04 Do we publicly talk about them?
1:28:05 All that stuff.
1:28:08 I say, neither of those is good.
1:28:12 Even how to manage them until they move on.
1:28:18 And they often do, because people slowly go, we don’t like working with this person.
1:28:22 It’s really interesting, you know, when I was a graduate student, there was a department
1:28:28 chair in the department, big personality, like big personality.
1:28:36 And I very quickly came to realize, also because I listened to the faculty that were under
1:28:44 this person, that despite having this larger than life personality that you might initially
1:28:51 place into a category of diagnosis or something, that this person was an incredibly strong
1:28:53 advocate for the faculty.
1:28:55 And they loved that.
1:28:57 And he was really beloved.
1:29:00 And I think rightfully so.
1:29:06 And at a surface level, might have rubbed a few people the wrong way.
1:29:10 I think as students, we were like, oh, whoa, like, you know, it was almost like I didn’t
1:29:14 quite know how to respond to it.
1:29:19 But you very quickly got the sense of like a real kind of paternal nature in this person.
1:29:25 So I point this out, because sometimes these big personalities are really, truly benevolent.
1:29:28 Now, I’m not saying he was a perfect human being.
1:29:29 How could I know that?
1:29:30 I don’t know that.
1:29:33 I didn’t know him in all domains of his life, although I didn’t know his family and he seemed
1:29:36 to have a great, strong family too.
1:29:41 But then by contrast, I’m thinking of the person I alluded to earlier, different department,
1:29:46 different university, who was kind of like more meek, like certainly is more of the stereotypical
1:29:47 lab scientist.
1:29:54 But then, you know, there was this interaction that I observed and I thought, whoa, like,
1:29:58 that’s really dreadful, at least that’s not an environment I want to be in.
1:30:00 So sometimes these things don’t match our initial impressions.
1:30:08 I raise this because sometimes we think big personality, aka high conflict personality.
1:30:15 Sometimes we think, hey, kind of quieter, nerdy type, and they’re actually quite dreadful.
1:30:18 So it doesn’t always fit.
1:30:22 And I think the problem with the internet, social media version of this, the typical
1:30:27 version, because there’s some great social media, internet stuff, podcast, et cetera,
1:30:34 is that we default to what we see and what we hear, but we don’t really have the data.
1:30:37 And we can get manipulated that way.
1:30:38 That’s what’s tricky.
1:30:40 But you raise several important points.
1:30:44 I want to respond to them all if I can remember them.
1:30:49 The first is that this is in many ways quite nuanced.
1:30:54 The key thing to look out for with high conflict people, a preoccupation with blaming others
1:30:57 and not taking responsibility.
1:31:02 So you might have a big personality that’s not a high conflict person.
1:31:07 You might have a me, quiet person who is a high conflict person.
1:31:12 So you can’t go by what your eyes see and your ears hear.
1:31:14 It’s really a question of evidence.
1:31:19 And that’s why I think maybe I got into this after I became a lawyer, that there’s no way
1:31:26 to quickly know, although you may quickly suspect and then want to look deeper.
1:31:31 But I want to give an example because now that I seem to have criticized department heads
1:31:32 and…
1:31:35 Well, I cited at least one that is really wonderful.
1:31:37 I’ve known some other great department heads.
1:31:41 I mean, there are some chairs that are just like these are, first of all, as a department
1:31:44 head, sometimes there’s a slight salary increase.
1:31:45 Usually it’s trivial.
1:31:47 These people don’t do it for the money.
1:31:50 I have a good friend who’s also been on this podcast who’s a chair of neurosurgery at a
1:31:51 major department.
1:31:58 People who they work their butts off to try and make conditions better for patients, for
1:32:00 professors, for clinicians, for staff.
1:32:02 I mean, I’m not just saying this.
1:32:05 I have no incentive for saying these people don’t control my life anymore.
1:32:11 Well, I suppose my chair of anthropology who’s a wonderful person, it does, et cetera.
1:32:15 But the point is that there are some people that step up to the plate to lead that are
1:32:18 really great leaders.
1:32:20 And these are just not the people that we’re focusing on today.
1:32:21 Right.
1:32:27 And so the thing I want to emphasize that my favorite example is Steve Jobs.
1:32:31 Steve Jobs, I would say, hands down was a high conflict person.
1:32:32 Famous for it.
1:32:37 There was a guy in Silicon Valley wrote a book, The No A-Hole Rule, and he talked about
1:32:40 Steve Jobs in there because he knew Steve Jobs.
1:32:42 He was in Silicon Valley.
1:32:48 So I remember reading his biography, like 1,000 pages or whatever.
1:32:56 And what stood out to me was that he blamed people, sometimes all or nothing thinking.
1:33:00 They talked about his distortion.
1:33:01 Reality distortion field.
1:33:03 Reality distortion field.
1:33:06 And that’s exactly what high conflict people do.
1:33:09 All or nothing thinking, you’ve got to do this.
1:33:10 You can do this.
1:33:11 People say, that’s not possible.
1:33:13 It’s physically impossible, Steve.
1:33:15 You can’t do this.
1:33:17 And then he would push them.
1:33:23 And one example that stood out to me was touch screen, glass that you touch and it knows
1:33:25 where you are.
1:33:31 I think, and I may have it wrong, but from reading his autobiography, that he harangued
1:33:38 a corning wear glass company, corning company, something like that, to create that.
1:33:39 And they said, you can’t do it.
1:33:40 It’s not physically possible.
1:33:43 He says, do it and do it in the next 90 days.
1:33:44 And they did.
1:33:48 They invented this thing that they probably would not have done unless he pushed them.
1:33:51 So high conflict person.
1:33:53 But I don’t think he had a personality disorder.
1:33:56 People say, oh, it’s even incredible narcissists.
1:34:03 But personality disorder is characterized by lack of change, lack of self-awareness, lack
1:34:10 of flexibility, and they shoot themselves in the foot and it interferes with their success.
1:34:16 He I think was close to that, but he had enough flexibility and he picked a team that pushed
1:34:19 back on him and he liked that.
1:34:26 So he’s an example to me of high conflict person, probably not personality disorder,
1:34:31 and successful because he probably had some traits of these personalities.
1:34:37 So what I see is you totally have to look for the evidence that you can’t make an assumption.
1:34:42 But if your gut says, maybe something’s off here, pay attention to that.
1:34:44 But look for the facts.
1:34:47 Talk to other people that know this person.
1:34:55 See them in other situations because there’s incredible people like him that accomplish
1:35:01 a lot of really good stuff that you don’t want to say, oh, we can’t have him.
1:35:05 Apple fired him in the 1990s and he seemed to learn from that.
1:35:07 He seemed to grow from that.
1:35:14 People with personality disorders don’t seem to grow and change and that’s their problem.
1:35:15 They’re stuck.
1:35:18 High conflict people, they blame others.
1:35:21 If they have some traits, maybe you can do a workaround.
1:35:25 So there’s many people in position.
1:35:30 Surgeons are one group I want to mention briefly because as a clinical social worker, I worked
1:35:35 in hospitals and dealt with doctors a lot.
1:35:41 As a lawyer, I’ve represented doctors in their divorces.
1:35:45 Several I think are high conflict people, but most aren’t.
1:35:49 And that’s why I want to say most departments aren’t high conflict people.
1:35:56 Most surgeons aren’t high conflict people, even though they get a reputation for that.
1:36:02 Police is another area, military is another area, probably slightly higher incidents because
1:36:06 they’re in a position where they can dominate and control people.
1:36:08 But most police aren’t like that.
1:36:12 Most people in the military aren’t high conflict people.
1:36:13 They’re professional people.
1:36:14 They like their job.
1:36:15 They know their job.
1:36:16 They have empathy.
1:36:18 They work with people.
1:36:22 So even though some of these occupations, there’s a higher incidence.
1:36:25 And that’s certainly true for lawyers, I think.
1:36:29 But most people, most lawyers aren’t like that.
1:36:34 Most lawyers I know are really committed to their work, really want to help their clients.
1:36:40 So I want to kind of be clear that this is nuanced stuff.
1:36:45 But when you’re hiring people, when you’re getting into a dating relationship, you want
1:36:51 to watch more closely because it’s the close relationships where high conflict behavior
1:36:53 comes out more.
1:36:59 So the web method seems like a very good method as well as paying attention to and maybe getting
1:37:03 some information from other people close to that person in different domains of their
1:37:05 life.
1:37:09 That seems like a very sage way to approach this.
1:37:10 Exactly.
1:37:15 And because when you hear from different people the same problem, then that should raise your
1:37:16 antenna.
1:37:22 OK, a lot of people say, yeah, but this person can be really irritable.
1:37:25 And you go, OK, oh, they’re irritable in different settings.
1:37:28 I’m going to think about that.
1:37:35 What about when somebody is already involved with a high conflict person and they want
1:37:38 to disentangle?
1:37:40 I could imagine a couple of different scenarios.
1:37:48 Let’s say disentangle from a professional relationship, disentangle from a personal relationship.
1:37:51 Probably some overlap there, but slightly different.
1:37:58 Let’s assume the high conflict person is a high conflict victim type.
1:38:03 Then let’s compare that to if the high conflict person is more of a combative type.
1:38:05 They will start with the combative type.
1:38:10 So if you’re dealing with a combative, maybe even dare we say narcissistic type, I don’t
1:38:16 know that we should diagnose, but the stereotype that comes to mind, somebody that gets angry
1:38:25 when you don’t fulfill their expectations and blames others does not take responsibility.
1:38:31 And it’s time you decide to like the Homer Simpson meme kind of drift back into the hedge.
1:38:32 Is that the way to do it?
1:38:37 Or do you lay a clear line and say, listen, I’m not going to tolerate this anymore.
1:38:39 I’m out.
1:38:43 It’s really somewhat dependent on the nature relationship.
1:38:48 I do a lot of consultation, we do a lot of training with High Conflict Institute.
1:38:52 So we get married people getting divorced.
1:38:57 We get business partnerships where there’s one partner that they’re going, we got to
1:38:58 deal with this.
1:39:06 We have employees trying to get away from a high conflict supervisor, and we have supervisors
1:39:08 trying to deal with a high conflict employee.
1:39:13 So slightly different settings.
1:39:19 The most common situation is going to be where somebody has a friend or a romantic partner
1:39:23 or a business professional partner they want to get out of.
1:39:25 So I suppose any of those.
1:39:27 So a partner kind of relationship.
1:39:32 Something where the person expects to hear from you on a fairly regular basis, expects
1:39:36 things from you, could be professional things, could be personal things, but where there’s
1:39:45 an ongoing expectation that you show up emotionally, physically, financially, whatever.
1:39:52 So first of all, we strongly recommend against the direct hit is don’t tell the person, look,
1:39:57 you do this, this, this, and this, and that’s terrible, and I don’t want to be, I don’t
1:39:58 want to work with you.
1:40:00 I don’t want to be in a relationship with you.
1:40:06 I don’t want to be close to you because of your behavior.
1:40:09 That high conflict people put some through the roof.
1:40:17 They will defend themselves, and for the next months or years, they may put you in litigation.
1:40:24 They may stalk you, depending on your relationship.
1:40:26 They will hate you for that.
1:40:27 They’ll blame you.
1:40:33 They will blame you, and that fulfills their picture that it’s all your fault.
1:40:39 Now look, you have violated the most basic thing is that you will never blame me.
1:40:44 So don’t blame them.
1:40:49 Second thing is, don’t blame yourself because that reinforces to them.
1:40:54 Like if you say, you know, I just can’t, you know, I’m a sensitive person, and I just
1:40:58 can’t, you know, keep up with you.
1:41:05 I know I’m defective, and I know I’m no good at this, this, and this, and so, I just have
1:41:09 to end this relationship, and I so much apologize.
1:41:15 It’s all my fault, you know, I do everything wrong, and I’m going to go really look at
1:41:21 myself and get some therapy, and I’m so sorry, but I just can’t, you know, keep up with
1:41:22 you.
1:41:28 You’re such a really good this, this, and this, and I just can’t keep up with that.
1:41:34 Well, they’re going to blame you for that, and you’re, depending on their personality,
1:41:37 if they tend to have borderline traits, they’re going to feel abandoned by you.
1:41:43 They have narcissistic traits, they’re going to feel put down by you.
1:41:46 They’re going to, because you’re supposed to see them as superior.
1:41:51 If they have anti-social traits, they’re going to feel like, wait a minute, you know, you’re
1:41:56 supposed to be submissive to me, and yet you’re walking away.
1:41:59 So you don’t want to blame yourself.
1:42:02 So you’re going to go, well, what’s left?
1:42:10 What’s left is we aren’t a good fit, our goals have gone in different directions.
1:42:17 I’m really ready for a career change, I want to go back to school, or, you know, I just
1:42:22 realized I’m not ready for a committed relationship.
1:42:26 So it’s not about you, and it’s not about them, it’s not about blame.
1:42:29 You want to try to keep it away from blame.
1:42:36 Now some people say it’s dishonest to not tell them everything.
1:42:39 And let’s talk about brutal honesty.
1:42:44 High-conflict people really love brutal honesty, and they’ll tell you, I’m just being honest.
1:42:47 You’re stupid, or a jerk, or whatever.
1:42:49 That’s high-conflict people.
1:42:55 People don’t tell everybody every negative thing they think, that’s just not healthy
1:42:57 for relationships.
1:43:04 So it’s okay to say, you know, we seem to be going in different directions, or I have
1:43:08 different plans, I’ve realized I want to change.
1:43:12 So those are basic principles.
1:43:21 The worst thing in ending a relationship, or reducing contact, is to go back and forth.
1:43:24 The worst thing is to pour out your feelings to the person.
1:43:31 I have this people getting divorced, and they tell it, I’m so sorry, and I love you so much.
1:43:36 Pouring out your feelings to someone brings them closer to you.
1:43:42 So you want to start holding back some, and the other person say, well, let’s work, let’s
1:43:45 go to counseling, let’s do this.
1:43:48 And if you’re not sure, go to counseling, I recommend that.
1:43:53 But if you’re sure, just say, you know, I’m kind of not there anymore.
1:43:57 I really need to be more on my own.
1:44:05 So don’t go back and forth, because that really makes it raw, and sometimes pre-sages violence
1:44:14 and divorces, is a high conflict person, especially with some of the personality disorder traits,
1:44:19 can’t handle the opening and closing, opening and closing.
1:44:24 But the other thing, as I say, do it in steps so the person can adjust.
1:44:31 You might say, you know, I’m thinking about making a career change, or I’m thinking that
1:44:38 maybe this relationship isn’t the right one for me anymore.
1:44:42 So the person gets used to the idea this may be coming to an end.
1:44:50 And then I’d like to move out and have more time alone to think.
1:44:56 And then you’re at a safe distance, and you say, I’ve thought about it, and we really
1:44:59 need to get divorced.
1:45:03 And let’s go to a divorce mediator, I want to be amicable, you know, I don’t hate you
1:45:10 in many ways, I still love you, but we’re just not meant to be a couple anymore.
1:45:15 If there’s kids involved, then, you know, I really want us to have a supportive relationship
1:45:16 for them.
1:45:19 If there aren’t, then maybe this really is the end.
1:45:28 But it’s step by step, so this person can adjust to the fact that you really are leaving.
1:45:33 But not too long and not too many steps, because then their expectations are raised, oh, maybe
1:45:36 you’re not really leaving.
1:45:41 So these are general principles, depends a lot on the specifics.
1:45:46 Yeah, that was very helpful in reference to the high conflict person, especially not placing
1:45:47 blame on them.
1:45:51 I mean, I suppose in your own mind, you can hold all the litany of reasons why they are
1:45:58 a terrible choice, or I guess more typically, if we’re realistic, it’s not going to be
1:45:59 all black and white.
1:46:00 Right?
1:46:05 I mean, one would hope that at the first sight of really egregious behavior, people are like,
1:46:06 I’m done.
1:46:07 But typically, it’s a mix, right?
1:46:11 I mean, this is professionally and personally, it’s often a mix.
1:46:18 And I’ve certainly observed this professionally, where people wanted to collect the degree
1:46:24 or they were three years into a degree and leaving was, it’s always an option.
1:46:26 And yet, sometimes it’s not an option.
1:46:32 They have plans and financial obligations, and sunk cost is a real thing.
1:46:35 People always talk about sunk cost, like, oh, that’s just sunk cost.
1:46:36 Sunk cost is a real thing.
1:46:41 So I think, okay, so with the high conflict person, I think you beautifully illustrated
1:46:45 how to not blame them, not blame yourself.
1:46:51 Internally, you can hold any reasonable understanding that you come to, but you don’t have to share
1:46:52 all that.
1:46:58 And that you don’t want to oscillate in any decision, but that perhaps things, some staging
1:47:06 of the exit, not staging a theatrically rather staging meaning in stages, increments would
1:47:07 be a better word.
1:47:13 What about with the high conflict victim playing person?
1:47:14 That seems like it’s a little trickier.
1:47:19 Let me back up a minute, because I want to say there’s sometimes where you just need
1:47:22 to get out and do it all at once.
1:47:27 And don’t ease yourself out by serious physical or emotional risks.
1:47:32 So you may need to get away before you hint that I no longer want to be married to you.
1:47:40 And I’ve worked with people, consulted with them on established, you know, moving out
1:47:45 when the other person isn’t there, they and the kids go to a safe place, they’ve got their
1:47:51 lawyer, and then they tell this person that I’m getting divorced from you, because people
1:47:57 get killed when they separate with certain high conflict domestic violence people.
1:48:03 So also in the workplace, sometimes they’re going to destroy, they’re going to send emails
1:48:09 again, be really destructive, they may, you might say, I’m going to leave in a month.
1:48:13 And they’re so angry that they’re going to really destroy your business.
1:48:18 This is why in the professional setting, they’re forgive the word, because it’s associated
1:48:23 with this podcast often, but there are protocols for this in the workplace where if you have
1:48:28 to let somebody go, there’s a sequence of steps.
1:48:33 And sometimes it involves telling people, you know, go home, we’ll ship you your things.
1:48:37 That’s one extreme, go home now and there’s somebody waiting to escort you out type thing.
1:48:42 Other times it’s, you know, listen, you’re going to finish out the month, but you’re
1:48:44 going to finish this the month out at home.
1:48:48 Other times it’s, hey, you’re welcome to stay and continue to participate.
1:48:51 But by ex date, that’s your final day.
1:48:55 So there’s any number of different variations on these themes in the professional setting.
1:48:59 And it sounds like there’s any number of different variations in the personal setting.
1:49:00 It’s nuanced.
1:49:07 And that’s where getting consultation and having a therapist, a lawyer, a high conflict consultant,
1:49:11 someone that you kind of walk it through with, maybe even practice what you’re going to say
1:49:12 with.
1:49:15 A third party observer seems really key, right?
1:49:16 Often.
1:49:18 Just for peace of mind.
1:49:19 Yes.
1:49:20 Right.
1:49:21 So, yeah.
1:49:26 So mostly gradual, but sometimes fast, really depends.
1:49:31 Now you asked about the person who plays the victim.
1:49:37 And I would suggest that that’s very common with high conflict people, that when aggressive
1:49:41 behavior doesn’t work, they switch to, oh, how can you do this to me?
1:49:44 I’m so sad.
1:49:48 And what’s interesting, the word that I didn’t come up with this, other people came up with
1:49:57 in divorce settings, where let’s say you’re divorcing someone with high conflict personality.
1:50:00 And they’re like, I hate you.
1:50:04 I hate you don’t leave me kind of personality.
1:50:10 And so, you know, I’m divorcing you and they’re like, you know, rage at you.
1:50:12 And then no, I’m really leaving.
1:50:15 Then they switch and beg and plead.
1:50:22 And I’ve got cases where people say and, you know, my ex to be just seduced me and somehow
1:50:26 I went along with it because it felt real good.
1:50:32 And it’s back and forth from the high conflict person and they call it hoovering.
1:50:33 They go hoovering.
1:50:34 Where did that word come from?
1:50:41 The hoover vacuum, what happens is they vacuum, they suck you back into the relationship.
1:50:45 And it’s very common with some of the high conflict personalities.
1:50:47 They can’t stand to lose you.
1:50:51 And when rage doesn’t work, then they try to seduce you back in.
1:50:55 And some people have allowed themselves to get back in.
1:50:56 And that’s not good.
1:50:58 You’ve got to be ready for that.
1:51:02 Don’t be surprised by that and don’t give in to that if you’re sure it’s over.
1:51:07 If you’re not sure it’s over, get couples counseling and see where it might go.
1:51:17 I know a number of people who, let’s just say, conceived children very in close proximity
1:51:20 to the ending of the relationship.
1:51:24 And therefore there was no end to the relationship until several years later.
1:51:29 I don’t know of a single case where that led to a persistence of the relationship for
1:51:30 better or worse.
1:51:34 So this sounds like it falls under the rubric of hoovering.
1:51:41 People are leaving and then they end up one more time or just to try and make the pain
1:51:44 go away type thing.
1:51:47 And then they’re bringing more of an attachment.
1:51:52 I mean, obviously a child is a forever tie, as they say.
1:51:55 So yeah.
1:52:01 I wouldn’t say it’s the majority cases for sure, but it’s a common symptom with high
1:52:03 conflict people and you hit on it.
1:52:06 It’s like they can’t handle the pain.
1:52:09 And so they really bring the person back in.
1:52:14 But if this is the direction you’re going, you need to let them start coping with the
1:52:19 pain either step by step or if it’s dangerous all at once.
1:52:23 But don’t go back if you can help it.
1:52:27 These are very helpful, they’re not even tips.
1:52:30 This is very useful information for everyone listening.
1:52:32 I’m sure they agree.
1:52:36 We had a guest on this podcast, Jonathan Haidt has written the book Anxious Generation,
1:52:39 The Coddling of the American Mind.
1:52:46 And he mentioned some statistics that younger folks, so high school and younger, have seemed
1:52:55 to lost or are losing the capacity to arbitrate among themselves, that now more typically
1:53:01 if there’s a conflict, and here we’re assuming not extreme conflict or anything criminal,
1:53:07 but where there’s a conflict between two kids at school and they bring it to the authorities.
1:53:10 When I was growing up, that was called taddling.
1:53:15 You were called a rat and it got you semi ostracized if you did it.
1:53:20 You learn quickly, don’t do it, either you learn directly or you learn by observation.
1:53:22 You don’t be a tattletale.
1:53:30 He claims that nowadays there’s more of this lack of ability to arbitrate and calling out
1:53:33 other kids publicly or publicly.
1:53:36 And that parents are doing it now too.
1:53:44 And this seems worrisome in that it seems like it would foster this group segregation
1:53:50 and cultivating through emotional contagion, you know, blaming of others and negative advocates.
1:53:54 I mean, I don’t want to blame social media for everything because I love social media
1:53:55 for certain things.
1:53:59 I exist on social media for a number of things that I believe are truly benevolent.
1:54:02 So I’d be a hypocritic if I said I didn’t like social media, I love social media for
1:54:03 certain things.
1:54:06 But are you concerned about this?
1:54:08 I mean, this seems like a real issue.
1:54:12 I mean, the profession of law exists because of a lack of ability for people to arbitrate
1:54:15 among themselves, but that’s not what we’re talking about here.
1:54:20 We’re not talking about people bringing in therapists or lawyers to really help mediators.
1:54:24 We’re talking about just people going to the authorities or online and trying to create
1:54:28 some drama for what, to what end?
1:54:29 Yeah.
1:54:35 I think in some ways, to some extent, that’s high conflict parents who see everything in
1:54:42 all or nothing terms, see their kids as offended by other kids or they’re protecting their
1:54:49 children and I am concerned about it and I also agree it isn’t just social media.
1:54:56 In many ways, I’ve been watching this since families got smaller.
1:55:01 So I remember growing up, most families had several kids.
1:55:08 The divorces I do now often have one or two kids and that’s been true in many ways since
1:55:13 the 1970s and a lot of it has to do with birth control.
1:55:19 So don’t just blame social media, also blame birth control that when people could decide
1:55:22 how large a family they have, they decided to have smaller families.
1:55:28 So birth control pills came out in the ’60s and the ’70s, suddenly we started noticing
1:55:36 people are having two kids and by the ’80s, ’90s, 2000s, a lot of people have one kid.
1:55:43 My most high conflict divorce cases have one kid because it’s hard to share one kid.
1:55:48 It’s a little bit easier to share two kids, it’s a lot easier to share four kids.
1:55:53 It’s like, you can have them for the weekend, I’m not going to fight with you about that.
1:55:55 Please, take them.
1:56:01 And the small family, and this is, I think, structurally a lot, the small family structure
1:56:07 is feeding parents becoming enmeshed with their kids, some parents.
1:56:13 And so their kids become their partners, especially in these high conflict divorces.
1:56:19 Now dad’s a bad guy, mom’s a bad woman, and the child, especially often the oldest child,
1:56:25 now is my best friend, my kind of junior partner in the world.
1:56:29 And that’s where you see a lot of, you start getting alienated kids, now they hate dad and
1:56:32 mom’s perfect or they hate mom and dad’s perfect.
1:56:39 Parental estrangement is growing like crazy as a phenomenon.
1:56:42 We’re heading towards the holidays in a few weeks and months, and this is going to come
1:56:43 up.
1:56:51 I actually did an Instagram live with a really skilled therapist named Matthias Barker who
1:56:56 specializes in, among other things, parental estrangement.
1:57:01 It’s so common now, kids just deciding, I’m done with my parents.
1:57:05 And it’s partly the culture is fulfilling that, that we’re now seeing everything in
1:57:10 like opposing terms, all or nothing terms, et cetera.
1:57:16 And the big message I want to get across with this with all parents and kids is it’s a question
1:57:22 of skills, that the kids aren’t growing up with the skills to manage the nuances.
1:57:29 And so we teach a lot of our skills and we teach parents, teach these to your kids in
1:57:35 divorce, flexible thinking, teach them flexible thinking, teach them managed emotions, teach
1:57:43 them to moderate their behavior, teach them to check themselves, wait a minute, am I doing
1:57:47 something here rather than always you, you, you?
1:57:52 And we developed a method, we call it new ways for families, which was designed for
1:57:59 high conflict divorce cases for both parents to kind of learn these skills and practice
1:58:07 either with a therapist or a coach or just watching online and typing in answers to practice
1:58:08 these four.
1:58:11 We call these the four big skills for life.
1:58:17 And this is, I think, what parents need to teach their kids is you can solve that problem.
1:58:22 Tell me what happened, okay, let’s talk about what you could say to Johnny.
1:58:28 And we teach skills we call ear statements, empathy, attention and respect, a statement
1:58:30 that shows that.
1:58:35 And so we teach parents, teach your child, you know, your best friend who just broke
1:58:41 up with you might be feeling hurt about something, maybe something they said, what can you do?
1:58:47 So we encourage kids to help their kids manage the situation.
1:58:50 And we encourage them to manage their relationship with the other parent.
1:58:59 They come back from a visitation or access from a weekend, let’s say with dad.
1:59:02 And child says, you know, dad didn’t look at my drawing.
1:59:05 I drew a picture and dad didn’t look at my drawing.
1:59:08 High conflict parents was, oh, your dad’s a jerk.
1:59:11 You know, I always hated that about him.
1:59:14 A reasonable parent says, oh, that’s sad.
1:59:16 Well, you know what?
1:59:23 Next time, if he doesn’t look at the picture right away, maybe wait an hour and then show
1:59:24 him the picture again.
1:59:27 Maybe he got busy, maybe this or that.
1:59:33 Teach your child to manage the relationship even with the other parent.
1:59:37 And those parents don’t have high conflict divorces.
1:59:39 High conflict divorces have the other.
1:59:40 Your dad’s a jerk.
1:59:44 You know, forget about him, he’ll never pay attention to you.
1:59:52 And that’s when you see parents estranged or alienated, the kids alienated from the parents.
1:59:56 So you think that with increasing number of siblings, kids learn how to work things out
1:59:57 among themselves?
1:59:58 Yeah.
2:00:01 That’s another big part of it is you have to find out how to share.
2:00:04 So I had three siblings and we grew up and it’s fascinating.
2:00:07 You had one of three or you had three others?
2:00:08 I’m one of four.
2:00:09 So I have three others.
2:00:10 That’s a good size kit.
2:00:13 A brother, two sisters, so four.
2:00:18 And what’s fascinating for me, and I think it helped shape my personality and approach
2:00:20 the life, is we grew up without television.
2:00:23 We didn’t have something to watch after school.
2:00:25 We had to deal with each other.
2:00:31 So you know, we might play kickball in the backyard or we might read or something or
2:00:36 another, but we had to learn conflict resolution with each other.
2:00:39 And our parents were like, you know, you go talk to your brother, Bill, I don’t have time
2:00:42 to hear your complaint.
2:00:49 And so structurally, it’s shocking going from that to doing people’s divorces with one or
2:00:55 two children, and even two is better than just one, because they do learn to share.
2:01:00 But parents, parents feel so guilty today, and that’s our culture is really not fair
2:01:04 to parents, I think.
2:01:08 To know that, you know, teacher child ways to deal with it themselves.
2:01:14 I’ll say, I have one sibling, we get along terrifically well, we’re exceedingly close.
2:01:20 But I can recall when we were kids, if we were getting into the scrap, my mom or dad would
2:01:24 say, just sort it out among yourselves, just don’t get any blood on the carpet.
2:01:25 It was like that.
2:01:26 Right.
2:01:27 It was like that.
2:01:31 But then again, my mom’s from New Jersey, and so it’s like a different style, right?
2:01:34 Anyone from New Jersey will understand that was a joke.
2:01:37 But the point being that we learned pretty quickly how to sort things out.
2:01:41 My sister and I have had a few conflicts over the years, but we get along terrifically well.
2:01:45 We vacation together for our birthdays every year.
2:01:49 But both of us had a lot of friends in the neighborhood.
2:01:52 I grew up in a neighborhood with a lot of boys my age.
2:01:55 We grew up in a neighborhood with a lot of girls her age.
2:02:00 And so I quickly learned in that big pack of boys, and then I entered sports and got
2:02:04 involved in things where it was like big packs of boys, like that’s just kind of how it worked
2:02:05 out.
2:02:11 And eventually young men and then men that, you know, you couldn’t say certain things
2:02:14 or it was going to mean trouble.
2:02:17 Yeah, you get punched in the face if you say that to me.
2:02:18 Right.
2:02:19 But nowadays that would be considered like, oh goodness.
2:02:22 And then, you know, like, wait, obviously not a proponent for violence, but you learned,
2:02:26 I probably learned at 14 that there were certain things you didn’t say to friends that you get
2:02:28 into the scrap with them.
2:02:30 And then you’d remain friends.
2:02:35 And so we arbitrated among each other, but also just had a share how to, you know, we
2:02:40 would, I don’t recommend this because I’ll, well, whatever, we used to do these like dirt
2:02:46 clawed wars where you throw dirt at each other’s heads, like, you know, and occasionally someone
2:02:49 would throw a rock and cut some kid.
2:02:53 And then, but that kid who threw the rock would get in trouble with us.
2:02:55 It’s not like we turn him into his parents.
2:02:58 You just kind of knew like he plays dirty and then he wouldn’t play dirty again.
2:03:00 Or if he did, then he kind of knew it.
2:03:05 Like you got, there was just sort of an understanding of, of how people sort it out in groups.
2:03:10 And this stuff harkens back to primitive circuitry that’s present in all old world primates,
2:03:11 right?
2:03:12 chimpanzees in particular.
2:03:15 I always tell people if you want a really good watch and you want to learn about human
2:03:19 behavior, watch “Chimp Empire,” the Netflix series.
2:03:24 Because it’s basically the, the, it’s the, it’s the core circuitry of the primate brain
2:03:30 in action, how people team up, how they cooperate, how they then, all the human behaviors pretty
2:03:33 much are there except the technology development.
2:03:37 Those chimps aren’t building rockets and electric cars, but they’re engaging in all the sorts
2:03:43 of behaviors, both hierarchical and non-hierarchical romantic and professional, so to speak.
2:03:50 Just have professions too, to, to bring about cooperative and non-cooperative behavior and
2:03:51 sort it out.
2:03:52 It’s fascinating.
2:03:54 Then the chimps are our closest relative, I think.
2:03:55 Yeah.
2:03:58 As far as I know, I mean, I have friends who are like really into the genomics of all this
2:03:59 stuff.
2:04:00 So I want to be careful.
2:04:02 That’s getting, but I believe so.
2:04:03 They are old world primates.
2:04:05 We are old world primates.
2:04:08 So there’s, there’s a common lineage there for sure.
2:04:09 Yeah.
2:04:10 Yeah.
2:04:15 I want to really reinforce what you’re saying is about the community of learning and kids
2:04:18 growing up in the community of learning.
2:04:24 And it, I think it plays a role with, with bullies because what happens is that the community
2:04:30 of kids figures out who’s bullies and confronts them with their behavior.
2:04:35 And people ask me, well, are adult bullies, because my book is about adult bullies, were
2:04:37 they bullies as kids?
2:04:43 And I’ll say, it seems to be pretty universally, they were as kids, but most kids try bullying
2:04:48 at least once and they grow out of it because they get feedback.
2:04:50 They learn that’s not going to work.
2:04:52 You’re not going to have friends.
2:04:54 I’m not going to be around.
2:05:01 So bullies learn to either change their behavior or to live on the fringe of the group if they
2:05:03 don’t change their behavior.
2:05:10 And so part of why we’re seeing more adult bullies today, I think, is because they used
2:05:15 to be on the fringe because, or they, they learned how to get along.
2:05:20 But if they’re on the fringe, because nobody liked them and they didn’t change their behavior,
2:05:25 what we’re seeing today is bullies are finding each other.
2:05:29 And this is one of the negatives of social media, I think.
2:05:33 And I agree, there’s a lot of good things, but this is one of the surprising things when
2:05:35 I researched my book.
2:05:38 Bullies are finding a group for themselves.
2:05:44 And instead of the group teaching them not to be a bully, the group reinforces being
2:05:45 a bully.
2:05:51 So as you were justified in doing that, and one of the shocking things is to find that
2:05:58 school shooters have a support system online, really, that they seem to, some of the research
2:06:01 says they always have a social media group.
2:06:08 They have peers that they’re trying to somewhat impress and that may actually add them on.
2:06:13 And if they track down, they find these folks have, and I think they should look for that,
2:06:19 find out who they’ve been talking to, who they communicate with.
2:06:24 And so what I think we’re seeing is bullies are reinforcing their bad behavior rather
2:06:31 than social pressure for them to learn good behavior, which is, for me, I’ve done a lot
2:06:33 of group therapy.
2:06:39 I’ve treated people that go to Alcoholics Anonymous, Narcotics Anonymous, and the group
2:06:43 reinforces and teaches them good behavior.
2:06:47 But bullies are finding other bullies and reinforcing their bad behavior.
2:06:53 And that’s an issue we have to address, especially with young men, is that we have to get on top
2:07:00 of that and redirect them into socially pro-social activities.
2:07:02 And most people don’t realize that.
2:07:03 I didn’t realize that.
2:07:07 Now, that comes as a real surprise to me as well.
2:07:11 Are there female bullies and male bullies online?
2:07:14 Or is it more typical that there are groups of male bullies online?
2:07:18 I haven’t heard about female bullies finding each other.
2:07:22 Well, actually, I should take that back.
2:07:28 And this gets into a sensitive area about personality disorders.
2:07:35 But borderline personality disorder is one of the more treatable personality disorders,
2:07:42 and people become aware that they have this disorder a lot from internet information.
2:07:45 But what seems to happen, there’s a couple stages for them.
2:07:50 They become aware before they change their behavior.
2:07:56 And like DBT, Dialectical Behavior Therapy, is a really good treatment for that.
2:08:04 But therapists– and my wife is a DBT therapist– said that they become aware of it before they
2:08:05 change their behavior.
2:08:12 So they do self-sabotaging things, even though they shouldn’t– I know I shouldn’t do this,
2:08:15 but– and then finally they learn to change their behavior.
2:08:21 Well, some people are discovering their borderline and finding other people online and reinforcing
2:08:24 their borderline view of the world.
2:08:27 There’s evil people and good people.
2:08:33 And occasionally they write reviews of my books and say, hell, awful a person I am because
2:08:39 I talk about personality disorders, even though I say don’t identify anybody, and I believe
2:08:44 personality disorders, in most cases, could be helped if they’re open to that.
2:08:50 So I think there’s some degree of, say, female people with that personality finding each
2:08:54 other and reinforcing that behavior.
2:09:01 But what I read was– and I cited in my book in the– I’m trying to remember– I don’t
2:09:08 remember which chapter, but that some researcher at university said, look for their social
2:09:15 media connections, and you’ll find that there was a reinforcement of this behavior rather
2:09:17 than people saying, hey, you can’t do that.
2:09:19 You’ve got to cut it out.
2:09:24 One of the best pieces of advice a colleague ever gave me was when I started teaching in
2:09:25 the university to undergraduates.
2:09:30 This was prior to my arriving at Stanford where I am now.
2:09:35 I had this big class and this colleague who’s a neuroscientist, a very esteemed neuroscientist,
2:09:37 and also trained as a psychiatrist.
2:09:38 He’s an MD.
2:09:44 He said, just remember the statistics on very psychiatric and personality disorders.
2:09:47 You’ve got 1% of the population is schizophrenic.
2:09:51 You’ve got 10% at any time that’s probably experiencing major depression.
2:09:52 You’ve got borderline.
2:09:53 You’ve got it.
2:09:59 And he said, so when you look out on your classroom, just understand that it’s a not necessarily
2:10:04 representative population, but that those challenges– he posed in the right way.
2:10:05 He was patient-oriented.
2:10:09 Those challenges are present in that population.
2:10:13 I mention this now because it’s something to keep in mind anytime one goes onto social
2:10:16 media and reads comments.
2:10:21 You have to run those comments through the filter of what we know about the frequency
2:10:27 of those challenges for people, which is not to say that every negative comment is coming
2:10:34 from somebody that’s borderline or sociopathic, but there’s a high probability that if somebody
2:10:42 is continuously doing that, especially in the blame game-type scenario, that that’s
2:10:43 what’s going on there.
2:10:50 Something I want to fit in here, and that is that we need to understand that people
2:10:53 with personality disorders didn’t choose to have them.
2:11:02 And so I have a lot of compassion for people like that, and so I have a lot of students
2:11:05 over the years, and they write reflective journals.
2:11:09 And occasionally, they put in their journal– I’ve been diagnosed with borderline personality
2:11:16 disorder– and I remember this one woman said, “So when you talked about borderline personality
2:11:22 disorder, it was a little uncomfortable for me, but I found it helpful.”
2:11:27 And she was actually one of the better students in the class, and so she had that level of
2:11:35 awareness, but she was still working on herself to manage the emotional rollercoaster and
2:11:36 such.
2:11:42 And so what’s important to me is some people with borderline personality disorder may be
2:11:47 angry with me because I talk about it because they’re early stage with this, but other people
2:11:49 say, “Thank you, Bill.
2:11:51 That was helpful.”
2:11:53 And so there’s kind of a range there.
2:12:00 But I also want to say three basic reasons I think people develop personality disorders.
2:12:08 The first is genetic tendencies, and various researchers say like 20% to 80% may be the
2:12:14 genetic tendency, depending on the person, that early childhood first five years of life
2:12:23 may be attachment difficulties, may be a driving factor, but also cultural environment.
2:12:30 Some people say the researcher in San Diego wrote the Narcissism Epidemic, and she says
2:12:40 from her research that the decade you’re born in influences your personality development
2:12:41 as much as your family.
2:12:42 Fascinating.
2:12:47 I don’t agree with that because she’s not a therapist and looked at the mental health.
2:12:51 She looked at big surveys, college students especially.
2:12:56 But I think that’s more significant than we realized and more significant than I used
2:12:57 to think.
2:13:04 And so part of what you’re saying is today’s culture is reinforcing not taking responsibility,
2:13:09 whereas in the past you had to solve problems yourself.
2:13:18 On the positive side, it seems that even though family structures have changed quite a lot,
2:13:24 even though culture is changing quite a lot, there’s this wonderful feature of social
2:13:30 media on the internet now, which is what we’re doing right now, which is the opportunity
2:13:34 for experts like yourself to come on and educate.
2:13:40 And I think that as we started off talking about, it’s probably about 90% of people do
2:13:45 not fall into this high conflict personality category.
2:13:48 And what we’re talking about, what you’re educating us on is how to interact with this
2:13:55 10% in a way that brings about more functionality for everybody, more effective, professional,
2:13:59 personal, familial interactions for everyone.
2:14:03 It’s not about just ostracizing those with challenges.
2:14:16 So keeping with that, what should most people do if they are feeling frustrated with someone
2:14:21 that they feel, well, for instance, the 80% of your problems come from 20% of people.
2:14:25 In this case, I guess we’re saying 90% of problems come from these 10% of people.
2:14:32 But really it behooves us all to try and figure out how best to interact with others.
2:14:36 And so you’ve spelled out a number of ways that we can do that today.
2:14:42 If you were to highlight, I never want to pressure, but highlight one or two things
2:14:46 to just keep in mind as one moves through the world.
2:14:50 The web tool seems especially effective.
2:14:54 Is there anything else that you recommend that we just hold in mind as we navigate forward?
2:14:57 Because it’s quite a landscape out there.
2:14:59 Yeah, several things.
2:15:02 And I can be brief with each of them.
2:15:05 First there’s what I call the four forget about it.
2:15:10 Is forget about trying to give the person insight into how they’re behaving.
2:15:12 That blows up the person.
2:15:17 Just like I said, don’t blame them for you ending the relationship.
2:15:20 So just forget about giving them insight.
2:15:23 Instead, talk about what we can do now.
2:15:25 Talk about options.
2:15:29 Talk about don’t go inward with them, go outward with them.
2:15:33 When you go inward, you escalate their defensiveness.
2:15:35 So don’t try to give them insight into themselves.
2:15:40 And a lot of people say, how can I make him see that what he’s doing is so wrong?
2:15:47 Or how can I make her understand that she’s creating the problem we’re trying to solve?
2:15:48 Just forget about that.
2:15:50 Talk about, okay, here’s what our options are.
2:15:53 Let’s talk about what to do.
2:15:56 Second is don’t emphasize the past.
2:16:01 And people argue forever with high conflict people about the past, and you never resolve
2:16:03 the past with a high conflict person.
2:16:07 And I’ll tell you in a minute why that may be.
2:16:10 Focus on what to do now and the future.
2:16:13 Future focus, not past focus.
2:16:19 Maybe need some information to understand a problem, but then emphasize the future.
2:16:22 The third is don’t focus on emotions.
2:16:28 And especially don’t yell at them, don’t burst into tears, don’t tell them how frustrating
2:16:31 they are, all of that.
2:16:36 And this is what I’m going to tell you now is a theory that I hope someone figures out.
2:16:42 And that is people with personality disorders and high conflict personalities don’t seem
2:16:47 to go through the five stages of the grieving and healing process.
2:16:53 Denial, anger, bargaining, depression, sadness, and acceptance.
2:16:57 They seem to get stuck at denial and anger.
2:17:00 So what happens is they don’t resolve things.
2:17:03 They don’t quotes get over things.
2:17:04 They don’t get over the divorce.
2:17:06 They don’t get over the job loss.
2:17:11 They don’t get over having to sell their house because they couldn’t pay the mortgage.
2:17:17 They don’t experience the normal human healing and grieving process.
2:17:19 So they’re stuck.
2:17:23 And so a lot of situations with them turn to anger.
2:17:26 They’re angry, but they’re not resolved.
2:17:33 So high conflict people are constantly talking about the past and how aggrieved they are.
2:17:35 They shouldn’t have done that to me.
2:17:37 I was right to have done this.
2:17:42 When people start noticing, when I say that like students in my class say, “Oh, yeah.
2:17:43 That’s what I see.”
2:17:46 They keep repeating themselves.
2:17:49 And they go to as many people as they can and tell the story.
2:17:55 I believe they’re trying to grieve and heal, but they don’t have the mechanism.
2:17:56 And I don’t know exactly why.
2:18:02 So I’m hoping someday neuroscience will figure out what connection is missing and can we
2:18:06 give people that so that they can grieve and heal.
2:18:12 But what that means is if you focus on emotions, you’re focusing on an area that’s unresolved
2:18:15 and has a lot of hurt.
2:18:18 And so if you say, “Well, how do you feel about that?”
2:18:20 They almost always say, “I feel terrible.”
2:18:27 I suggest not saying how you’re doing today because the answer I get is terrible.
2:18:28 You know what she did yesterday.
2:18:31 You know what he did last week.
2:18:39 So instead, do small talk, do it about anything except about how are you feeling today?
2:18:41 So don’t ask how you’re feeling.
2:18:45 Focus on thinking and doing.
2:18:52 And an example I teach lawyers and mediators is don’t say how do you feel about that proposal.
2:18:54 Say what do you think about that?
2:18:55 Could you picture doing that?
2:18:56 How could you do that?
2:18:58 How could that work for you?
2:19:01 Because if you focus, how do you feel?
2:19:03 I feel insulted.
2:19:04 I feel abandoned.
2:19:06 And then they drown in that.
2:19:09 And next thing you know, you’ve lost them.
2:19:12 So avoid emotions.
2:19:14 Don’t focus on emotions.
2:19:16 But acknowledge emotions.
2:19:18 Say I can see your frustration.
2:19:21 Now, here’s how I can help you today.
2:19:24 The fourth is don’t use names.
2:19:26 Don’t label people.
2:19:28 Don’t say you’re a high conflict person.
2:19:31 And lawyers do that to motivate their clients.
2:19:33 That doesn’t work.
2:19:35 Don’t say you have a personality disorder.
2:19:37 You may be wrong.
2:19:39 And that never motivates anybody.
2:19:41 So that’s the four, forget about it.
2:19:45 So that’s key stuff for people to avoid.
2:19:46 So that was a long answer.
2:19:50 But when you’re ready, I have four simple tips for things to do.
2:19:53 That was a great answer.
2:19:55 I would love to hear the four simple tips for people
2:19:56 to pay attention to.
2:20:00 OK, I’m so glad you asked that question.
2:20:03 So we have what I call the CARS method.
2:20:06 And we’ve actually trademarked this CARS method–
2:20:12 connecting, analyzing, responding, and setting limits.
2:20:14 First is connect with the person.
2:20:16 So someone’s angry with you, or you’re
2:20:19 trying to help somebody with their problem.
2:20:22 Is connect with them by giving them
2:20:27 a statement that shows empathy, attention, and/or respect.
2:20:31 You know, I can see how hard this is.
2:20:33 I see your disappointment.
2:20:35 I hear your frustration.
2:20:37 I can understand.
2:20:41 By saying I can, I’m showing I see them as an equal rather
2:20:43 than looking down on them.
2:20:48 So that’s the empathy rather than sympathy.
2:20:50 Pay attention, say, I’ll pay attention.
2:20:51 Tell me more.
2:20:56 I want to understand your situation, and listen to some.
2:20:59 And so what I see all the time is people
2:21:04 say, it’s like, oh, good, because I’m going to listen to them.
2:21:05 They don’t have to prove–
2:21:08 they don’t have to fight to get my attention.
2:21:10 And high conflict people often are
2:21:12 fighting to get attention because they’ve
2:21:14 turned everybody off.
2:21:17 And that’s why I teach lawyers and therapists that they’re
2:21:19 going to come to you as much as anything else
2:21:21 to get your attention.
2:21:24 So let them tell their story, listen to them,
2:21:27 acknowledge the emotion.
2:21:29 So empathy, attention, and respect.
2:21:32 Find something you respect about them.
2:21:34 They respect the kind of work they do.
2:21:39 You respect their relationship with their son or daughter.
2:21:44 Or you respect their commitment to resolving this dispute.
2:21:46 So use those words.
2:21:48 And what’s fascinating is I teach this
2:21:50 to people who I consult with.
2:21:53 And then they come back and say, I did that.
2:21:54 And it really worked.
2:21:56 The person calmed down.
2:22:01 I had one woman who said, my boss was giving me a hard time.
2:22:06 And so I’d run into my office to try not to interact with her.
2:22:08 And I said, next time, especially like Monday morning
2:22:12 or something, is go up to her and say,
2:22:13 how was your weekend?
2:22:17 And say, or say, I appreciated the presentation
2:22:18 you gave last week.
2:22:21 Give her some empathy, attention, and/or respect.
2:22:23 You don’t have to do all three of these.
2:22:28 Just any one of these often calms the relationship.
2:22:31 And I remember checking back with this woman a month later
2:22:33 and says, guess what, Bill?
2:22:35 Now I’m her favorite employee.
2:22:37 But she’s picking on somebody else,
2:22:40 so I gave somebody else your book.
2:22:44 But the idea is connect with people.
2:22:47 So empathy, attention, and respect.
2:22:50 And ear statements, we call it.
2:22:53 And people say they really remember that because you
2:22:56 can use that with anybody, anywhere, even with your kids.
2:22:58 Genuine respect, right?
2:23:00 Jenny, this all has to be honest.
2:23:01 Yeah, you’re not puffing them up.
2:23:02 Yes.
2:23:04 Think about that.
2:23:07 Now, if you don’t respect them and you
2:23:09 don’t have empathy for them, tell them
2:23:12 you’ll pay attention and listen.
2:23:15 And often, you’ll start developing some empathy
2:23:17 or respect for them.
2:23:20 But you can always pay attention and listen.
2:23:22 So that’s connecting.
2:23:26 The second area– and these aren’t exactly steps,
2:23:28 but these are four areas high conflict people
2:23:30 have difficulty.
2:23:33 The second is emotions kind of cloud their thinking.
2:23:35 So we want to help them think.
2:23:38 So you want to move to analyzing.
2:23:41 Give them a way to think.
2:23:43 So you’re kind of calming the emotions,
2:23:46 and now you’re saying, let’s think about this.
2:23:50 So present problems as a choice.
2:23:54 You could do this now or do this tomorrow.
2:23:56 Or here’s the options I see.
2:23:59 There’s three ways you could approach this problem.
2:24:01 So you’re getting people thinking about the problem
2:24:03 rather than reacting.
2:24:06 And when you give a choice, it kind of forces them
2:24:09 into logical problem solving.
2:24:13 So one way you can do this is, especially
2:24:15 if you have a professional relationship,
2:24:18 like employer, employee, therapist, client,
2:24:21 stuff like that, is have them write a list.
2:24:23 They’re talking to you, saying, this is wrong,
2:24:25 and that’s wrong, and that’s wrong.
2:24:29 And you say, whoa, whoa, whoa, write a list of these problems.
2:24:32 So you get a clearer picture.
2:24:35 When you write a list, you calm down.
2:24:37 And I’ve had this over and over again.
2:24:41 Angry people, when they’re writing a list, calm down.
2:24:42 They start thinking about it.
2:24:45 I’ve done this with a doctor once,
2:24:47 and he was having trouble with the nurses.
2:24:49 And it was like, they’re doing everything wrong.
2:24:53 All right, write a list of all the things they’re doing wrong.
2:24:54 And pretty soon, you start thinking,
2:24:56 you know, there’s this other thing they do,
2:24:59 but it’s not so bad, actually.
2:25:02 And I want them to do this on the left-hand side of the page.
2:25:04 Because on the right-hand page side,
2:25:08 we’re going to start looking at what are possible solutions.
2:25:10 And you really calm people down.
2:25:11 I’ve done this as a meteor.
2:25:16 I’ve had both people, OK, I want you to write two lists,
2:25:17 like business partners.
2:25:20 Now, say you’re trying to decide whether to split up
2:25:22 or keep the business partnership.
2:25:25 So I want you both to write a list.
2:25:27 What you would do if you split up,
2:25:31 wind down the partnership, the steps you’d have to take,
2:25:33 and another list, what the steps would
2:25:37 be if you could make it work between you.
2:25:40 So let’s meet in a week, and we’ll look at your list.
2:25:43 Come back a week later, they say, you know what?
2:25:44 We both wrote our list.
2:25:48 We immediately called each other and realized
2:25:50 we should terminate the partnership.
2:25:54 But we have one last big project we want to do together.
2:25:58 And we realize now we can go our separate ways in peace.
2:26:00 We really have different goals.
2:26:01 It’s not hurtful.
2:26:03 It’s not hurtful.
2:26:06 This was two women who worked together.
2:26:08 And so writing a list helps.
2:26:13 This is all under analyzing, the A of the chorus method.
2:26:15 Having the person make a proposal.
2:26:17 Say, make me a proposal.
2:26:20 I tell managers, as soon as you can,
2:26:26 tell your employees that now that I’m your manager,
2:26:28 whenever you bring me a problem–
2:26:31 and I want you to bring me problems when they’re small,
2:26:35 because conflicts that are small, much easier to resolve–
2:26:37 always bring a solution to the problem.
2:26:39 I want to hear your proposed solution,
2:26:42 because you know the problem better than I do.
2:26:44 You’re getting them to think.
2:26:47 So high conflict people, I believe,
2:26:49 have a bandwidth for problem solving.
2:26:54 And some are brilliant heads of companies, inventors,
2:26:55 all that stuff.
2:26:57 They get a big bandwidth for conflict,
2:27:00 but they also have a bandwidth for problem solving.
2:27:03 You want to aim at that and bring that out.
2:27:05 So that’s analyzing.
2:27:08 R is for responding.
2:27:12 High conflict people, because they blame so much,
2:27:13 are always saying, you should have done this.
2:27:16 You didn’t do that.
2:27:19 Our tendency is to argue with high conflict people.
2:27:21 And that’s a forget about it.
2:27:22 You’re trying to give them insight.
2:27:23 It’s not going to work.
2:27:28 So instead, give them what we call a biff response.
2:27:32 That’s brief, informative, just straight information.
2:27:33 Don’t tell them you’re wrong.
2:27:37 Just tell them what the information is.
2:27:39 And do it in a friendly manner.
2:27:40 And have it be firm.
2:27:43 Have it end the discussion.
2:27:46 Most commonly, biff responses are in writing.
2:27:50 And we teach this as an email method.
2:27:53 And we estimate there’s about a million people doing biff now,
2:27:56 because we taught it to about half a million people–
2:27:59 professionals and individuals.
2:28:01 We’ve got four little biff books.
2:28:02 We’ve got videos.
2:28:04 So it’s brief, informative, friendly.
2:28:05 And firm.
2:28:05 Firm.
2:28:07 And those four things.
2:28:09 Friendly is immaterial.
2:28:11 Well, a touch of friendliness.
2:28:16 So what I say, like, someone writes to you and say,
2:28:18 you’re doing everything wrong.
2:28:19 And you’re right back.
2:28:22 And you say, thank you for telling me your concerns.
2:28:24 Here’s some information you may not– like, say someone tells me,
2:28:27 Bill, your methods are never going to work.
2:28:30 And I get instantly defensive.
2:28:33 And so thank you for telling me your concerns.
2:28:36 You may not be aware, but about a million people
2:28:39 are using this method now.
2:28:42 And I wish you well.
2:28:43 Something like that.
2:28:46 So a touch of friendliness doesn’t have to be a lot.
2:28:49 And firm doesn’t mean harsh.
2:28:53 It just means try to end the hostile conversation.
2:28:59 So don’t respond to their distortions, maybe even,
2:29:03 when they say you’ve done this, or misinformation,
2:29:04 or hostility.
2:29:07 It’s just give them a biff response.
2:29:13 And I tell that sometimes to business owners,
2:29:17 sometimes public figures, is they might say,
2:29:19 like, politicians sometimes.
2:29:21 Terrible things are said about them.
2:29:23 And they go, but they’re not true.
2:29:25 And they’re going to go, well, I’m
2:29:28 going to ignore that, because no one will believe that.
2:29:30 But then people believe it.
2:29:36 A great example, Domino’s Pizza about 10 years ago.
2:29:37 This is a great story.
2:29:37 I love it.
2:29:41 And I also eat Domino’s Pizza.
2:29:43 I won’t get into the details, but somebody
2:29:47 said something that grossed people out,
2:29:49 and their stock just dropped.
2:29:53 Two employees did something to the pizza.
2:29:56 Within– so first, we’re going to ignore that.
2:29:58 Everyone’s going to realize that was a dumb thing.
2:30:01 Two employees did.
2:30:04 Well, their stock dropped, like 10% or something like that.
2:30:07 So two days later, the head of Domino’s Pizza
2:30:12 puts out a 90-second video.
2:30:13 And it gets spread around.
2:30:16 And what he says is, two former employees
2:30:20 did this gross thing, and that doesn’t represent us.
2:30:22 And most important to us is our customers
2:30:24 were totally dedicated to you.
2:30:26 This is never going to happen again.
2:30:29 We’ve done everything to blah, blah, blah, blah, blah.
2:30:31 So they bounced right back.
2:30:35 And in my mind, 90-second video didn’t do a 20-minute
2:30:36 explanation of how we do this.
2:30:39 That just 90-second video.
2:30:43 Head of the company put it out there, bounced right back.
2:30:45 And to me, that was a biff response,
2:30:47 even though we never heard of it.
2:30:51 Brief, informative, friendly, and firm.
2:30:54 So that’s car, C-A-R.
2:30:56 That’s R. That’s the responding.
2:30:58 What’s S?
2:31:00 The S is setting limits.
2:31:03 And this may be the most important with high-conflict
2:31:06 people, because one of the biggest problems
2:31:08 is they don’t stop themselves.
2:31:12 They keep going in areas where most people stop themselves.
2:31:13 They keep talking.
2:31:15 They talk a lot.
2:31:18 They create a problem and keep creating the problem.
2:31:20 They don’t stop.
2:31:25 And so people around them have to stop them.
2:31:28 And we’re not used to stopping other people’s behavior.
2:31:31 Most people manage themselves.
2:31:35 And part of writing my books is I believe today
2:31:37 that we have more high-conflict behavior,
2:31:40 and everyone needs to learn skills
2:31:45 to set limits on bullies, on high-conflict people’s behavior.
2:31:46 It’s all about behavior.
2:31:50 They’re not bad people, but they don’t have the self-restraint.
2:31:56 So setting limits and key things here, don’t blame them.
2:31:58 Don’t blame yourself.
2:31:59 Say there’s a policy.
2:32:00 There’s a rule.
2:32:02 There’s a wall.
2:32:07 How it looks to people is do this instead of doing that.
2:32:09 So that behavior.
2:32:11 And if you keep doing that behavior,
2:32:14 here’s what the consequence is.
2:32:18 So I have a method I call slick.
2:32:19 So everything I’ve got initiative.
2:32:20 You’ve got a lot of acronyms.
2:32:21 That’s all right.
2:32:22 Scientists have acronyms.
2:32:24 Military science, and apparently you’re a lady.
2:32:27 High-conflict methods.
2:32:32 So slick is setting limits and imposing consequences.
2:32:36 So with high-conflict people, you might set the limit.
2:32:40 Like you say, I’ll give an example as a lawyer.
2:32:44 I represent a woman, victim of domestic violence.
2:32:47 Her ex-husband, Tabi, didn’t have a lawyer.
2:32:49 So that means he’s allowed to talk to me.
2:32:53 I have to talk to him, negotiate, solve problems.
2:32:56 So he calls me up and he says, we’ve
2:32:57 got to solve this problem.
2:33:00 You tell that blankety-blank-blank wife of mine.
2:33:01 I said, hold on.
2:33:04 You can’t talk about my client that way.
2:33:07 He said, I’ll talk about her any way I want to.
2:33:10 She’s a blankety-blank-blank or whatever.
2:33:12 So he didn’t respect my limit at all.
2:33:15 So then I said, if you keep talking like that,
2:33:17 I’m going to hang up.
2:33:19 And so it’s up to you.
2:33:21 He says, I’ll talk about her any way I want.
2:33:22 Keeps talking like that.
2:33:25 I said, OK, you’ve chosen for me to hang up.
2:33:26 I’m hanging up now.
2:33:30 Call me when you’re ready to be civil.
2:33:32 End the call.
2:33:34 Next morning, he calls me back.
2:33:38 He says, Mr. Reddy, we have to solve this problem.
2:33:41 My blankety-blank-blank wife and I say, hang on.
2:33:44 Remember, I’m going to hang up if you talk like that.
2:33:46 He says, oh, no, no, no, don’t hang up.
2:33:48 We have to solve this problem.
2:33:51 I’ll try not to say those words.
2:33:54 And he doesn’t say those words.
2:33:56 We get to address the problem.
2:34:02 So the consequence is what stopped him, not the limit.
2:34:05 And I think it’s a brain thing that they’re
2:34:07 so absorbed in the emotions of the moment
2:34:11 that they can’t picture that their behavior has a consequence.
2:34:13 So if the people around them point out,
2:34:14 there’s a consequence.
2:34:16 If you do that, it’s kind of a jolt to them.
2:34:19 Oh, I don’t want that consequence.
2:34:22 And so with high-conflict people,
2:34:24 you often have to tell them the consequence
2:34:30 when you set the limit and be ready to impose the consequence.
2:34:33 So that’s setting limits, imposing consequences.
2:34:37 They have to go together with high-conflict people.
2:34:37 I love it.
2:34:40 And I know that those listening and watching
2:34:41 really appreciate this.
2:34:44 I mean, these are incredibly valuable tools.
2:34:45 I mean, I can say from my own life,
2:34:49 and I know observing the experiences of others
2:34:53 and what people have shared with me that here,
2:34:56 I have to be careful because I don’t want to place blame.
2:35:00 Let me phrase this correctly, that the ability
2:35:04 to navigate interactions with high-conflict personalities
2:35:08 well can lead to a dramatic improvement in people’s lives,
2:35:10 both for the non-high-conflict personalities
2:35:12 and the high-conflict personalities.
2:35:15 And that a failure to do that does exactly the opposite.
2:35:19 So look, I really want to thank you
2:35:24 for doing the work that you do as a lawyer, as a therapist.
2:35:28 The research that you’ve done, you’re incredibly well researched
2:35:29 and thorough.
2:35:31 You’ve sent me papers in advance of this,
2:35:33 in addition to having written all these books that we’ll
2:35:35 provide links to in the show note captions.
2:35:36 I’ve read several of them, but I plan
2:35:37 to read the others as well.
2:35:42 You have a book specifically on relationships.
2:35:45 You have books on bullies.
2:35:48 You have a book about five types of people
2:35:51 that can ruin your life, and several others as well.
2:35:54 So we’ll put links to those as well as some other resources
2:35:55 related to your work.
2:35:59 And also just want to thank you for being a contributor
2:36:00 to public education.
2:36:02 I mean, that’s what this podcast is.
2:36:05 People listen to this podcast in hopes of gleaning information
2:36:06 that they can really apply and that they
2:36:08 can pass on to others.
2:36:10 And you’re doing incredible work.
2:36:13 You’re also teaching in the university system later today.
2:36:15 So you’re quite, quite busy.
2:36:17 And we’re deeply appreciative that you took the time
2:36:19 to come educate us.
2:36:22 So on behalf of myself and everyone listening and watching,
2:36:24 I just want to extend a deep gratitude.
2:36:24 Thank you.
2:36:26 You’re trying to make the world a better place,
2:36:28 and you are making the world a better place.
2:36:29 Thank you so much.
2:36:32 I appreciate the chance to speak with you and get this out.
2:36:33 Great.
2:36:37 Come back again and tell us more about bullies and the rest.
2:36:38 There’s a lot more to cover.
2:36:40 We’d love to have you back.
2:36:41 Thank you for joining me for today’s discussion
2:36:43 with Bill Eddy.
2:36:46 I hope you found it to be as interesting and practically
2:36:47 informative as I did.
2:36:49 To learn more about Bill Eddy’s work
2:36:51 and to find links to his various books,
2:36:53 please see the show note captions.
2:36:55 If you’re learning from and/or enjoying this podcast,
2:36:57 please subscribe to our YouTube channel.
2:36:59 That’s a terrific zero-cost way to support us.
2:37:02 In addition, please subscribe to the podcast
2:37:03 on both Spotify and Apple.
2:37:05 And on both Spotify and Apple, you
2:37:07 can leave us up to a five-star review.
2:37:09 Please check out the sponsors mentioned at the beginning
2:37:11 and throughout today’s episode.
2:37:13 That’s the best way to support this podcast.
2:37:16 If you have questions for me or comments about the podcast
2:37:18 or guests or topics that you’d like me to consider
2:37:20 for the Huberman Lab podcast, please
2:37:22 put those in the comments section on YouTube.
2:37:23 I do read all the comments.
2:37:25 For those of you that haven’t heard,
2:37:26 I have a new book coming out.
2:37:27 It’s my very first book.
2:37:30 It’s entitled “Protocols– An Operating Manual
2:37:31 for the Human Body.”
2:37:33 This is a book that I’ve been working on for more than five
2:37:36 years, and that’s based on more than 30 years of research
2:37:37 and experience.
2:37:40 And it covers protocols for everything from sleep
2:37:44 to exercise to stress control protocols related
2:37:45 to focus and motivation.
2:37:48 And of course, I provide the scientific substantiation
2:37:51 for the protocols that are included.
2:37:54 The book is now available by pre-sale at protocolsbook.com.
2:37:57 There you can find links to various vendors.
2:37:59 You can pick the one that you like best.
2:38:00 Again, the book is called “Protocalls–
2:38:03 An Operating Manual for the Human Body.”
2:38:05 If you’re not already following me on social media,
2:38:08 I am Huberman Lab on all social media platforms.
2:38:10 So that’s Instagram, X, formerly known as Twitter,
2:38:12 Threads, Facebook, and LinkedIn.
2:38:15 And on all those platforms, I discuss science and science
2:38:17 related tools, some of which overlaps with the content
2:38:20 of the Huberman Lab podcast, but much of which
2:38:22 is distinct from the content on the Huberman Lab podcast.
2:38:25 Again, that’s Huberman Lab on all social media channels.
2:38:27 If you haven’t already subscribed to our neural network
2:38:29 newsletter, our neural network newsletter
2:38:32 is a zero-cost monthly newsletter that
2:38:34 includes podcast summaries as well as protocols
2:38:37 in the form of brief one to three page PDFs.
2:38:40 Those protocol PDFs are on things like neuroplasticity
2:38:44 and learning, optimizing dopamine, improving your sleep,
2:38:46 deliberate cold exposure, deliberate heat exposure.
2:38:48 We have a foundational fitness protocol
2:38:50 that describes a template routine that
2:38:53 includes cardiovascular training and resistance training
2:38:55 with sets and reps all backed by science,
2:38:57 and all of which, again, is completely zero-cost.
2:39:00 To subscribe, simply go to hubermanlab.com,
2:39:03 go to the menu tab up in the upper right corner,
2:39:05 scroll down a newsletter, and provide your email.
2:39:07 And I should emphasize that we do not share your email
2:39:08 with anybody.
2:39:11 Thank you once again for joining me for today’s discussion
2:39:12 with Bill Eddy.
2:39:14 And last, but certainly not least,
2:39:17 thank you for your interest in science.
2:39:19 (upbeat music)
2:39:22 (upbeat music)
Bây giờ, trong cuộc thảo luận hôm nay, bạn sẽ nhận ra rằng Bill Eddy rất nhạy cảm với nỗi khổ mà những người có tính cách xung đột cao gây ra cho người khác, và do đó, cách nhận diện họ, tránh xa họ và rút lui khỏi họ. Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh rằng không nên biến những kiểu tính cách xung đột cao này thành quỷ dữ. Thay vào đó, với tư cách là một người hòa giải, một luật sư và một nhà trị liệu, ông thực sự quan tâm nhất đến việc giúp mọi người giải quyết xung đột với những người này và tìm ra con đường tốt nhất, hòa bình nhất để giải quyết xung đột.
Tiến sĩ Bill Eddy là tác giả của nhiều cuốn sách quan trọng liên quan đến chủ đề này và các chủ đề liên quan, chẳng hạn như “Năm loại người có thể phá hủy cuộc sống của bạn”. Đó là một cuốn sách xuất sắc. Tôi đã đọc nó và tôi rất khuyến nghị nó cho mọi người. Ông cũng đã viết sách về những kẻ bắt nạt người lớn, điều này đang trở nên ngày càng phổ biến trên mạng và trong đời thực, cũng như về việc hòa giải giải quyết xung đột và các vấn đề như ly hôn và trong các tình huống tại tòa án gia đình, nơi ông đã dành nhiều thời gian trong sự nghiệp chuyên môn của mình với tư cách là một luật sư.
Vào cuối tập hôm nay, bạn sẽ có nhiều công cụ thực tiễn mới để có thể nhận diện những kiểu tính cách xung đột cao này và học cách điều hướng tiến về phía trước và, thành thật mà nói, tránh xa họ theo cách tốt nhất có thể. Trước khi bắt đầu, tôi muốn nhấn mạnh rằng podcast này tách biệt với vai trò giảng dạy và nghiên cứu của tôi tại Stanford. Tuy nhiên, nó là một phần trong mong muốn và nỗ lực của tôi để mang đến thông tin miễn phí cho người tiêu dùng về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học cho công chúng.
Theo chủ đề đó, tôi muốn cảm ơn các nhà tài trợ của podcast hôm nay. Nhà tài trợ đầu tiên của chúng tôi là Maui Nui Venison. Maui Nui Venison là thịt nai 100% được thu hoạch từ hoang dã trên đảo Maui, và đây là loại thịt đỏ giàu dinh dưỡng và ngon miệng nhất có sẵn. Tôi đã nói trước đây trên podcast này về việc hầu hết chúng ta nên tiêu thụ khoảng một gram protein chất lượng cho mỗi pound trọng lượng cơ thể mỗi ngày.
Protein cung cấp các khối xây dựng quan trọng cho những thứ như sửa chữa và tổng hợp cơ bắp, nhưng nó cũng thúc đẩy sức khỏe tổng thể, vì tầm quan trọng của mô cơ như một cơ quan. Ăn đủ protein chất lượng mỗi ngày cũng là một cách tuyệt vời để ngăn chặn cơn đói. Một trong những điều quan trọng là đảm bảo rằng bạn nhận đủ protein chất lượng mà không tiêu thụ quá nhiều calo. Thịt nai Maui Nui có tỷ lệ protein chất lượng cao trên mỗi calo cực kỳ tốt, vì vậy việc nhận một gram protein chất lượng cho mỗi pound trọng lượng cơ thể là cả dễ dàng và không khiến bạn tiêu thụ quá nhiều calo. Hơn nữa, thịt nai Maui Nui thực sự rất ngon. Họ có bít tết nai, thịt nai xay và nước dùng xương nai. Cá nhân tôi thích tất cả những món đó. Thực tế, tôi có thể ăn một chiếc burger thịt nai Maui Nui gần như mỗi ngày, và thỉnh thoảng tôi sẽ đổi sang một miếng bít tết Maui Nui. Và nếu bạn thường xuyên di chuyển hoặc chỉ đơn giản là bận rộn, họ có những thanh thịt nai Maui Nui với 10 gram protein mỗi thanh chỉ với 55 calo, và chúng cực kỳ tiện lợi. Bạn có thể mang chúng đi bất cứ đâu. Nếu bạn muốn thử thịt nai Maui Nui, bạn có thể truy cập MauiNuiVenison.com/huberman để nhận 20% giảm giá cho thành viên hoặc đơn hàng đầu tiên của bạn. Một lần nữa, đó là MauiNuiVenison.com/huberman. Tập hôm nay cũng được mang đến cho chúng ta bởi ExpressVPN. ExpressVPN là một mạng riêng ảo giúp bảo vệ dữ liệu của bạn an toàn và riêng tư. Nó làm điều đó bằng cách định tuyến hoạt động internet của bạn qua các máy chủ của họ và mã hóa nó để không ai có thể nhìn thấy hoặc bán dữ liệu của bạn. Bây giờ, tôi quen thuộc với những tác động của việc không bảo vệ dữ liệu của mình đủ tốt. Vài năm trước, một trong những tài khoản ngân hàng của tôi đã bị hack, và đó là một khối lượng công việc khủng khiếp để khôi phục lại và bảo đảm tài khoản đó. Khi điều đó xảy ra, tôi đã nói chuyện với bạn bè trong cộng đồng công nghệ, và những gì họ nói với tôi là ngay cả khi bạn nghĩ rằng kết nối internet của bạn có thể an toàn, thường thì nó không phải vậy.
không, đặc biệt nếu bạn đang sử dụng các mạng Wi-Fi như trên máy bay, khách sạn, quán cà phê và những nơi công cộng khác.
Thật bất ngờ, ngay cả ở nhà, dữ liệu của bạn có thể không an toàn như bạn nghĩ.
Để đảm bảo rằng những gì tôi đã mô tả trước đây sẽ không bao giờ xảy ra với tôi nữa, tôi đã bắt đầu sử dụng ExpressVPN.
Điều tuyệt vời về ExpressVPN là tôi thậm chí không nhận ra nó đang hoạt động vì kết nối mà nó cung cấp rất nhanh.
Tôi có nó trên máy tính và điện thoại của mình, và tôi giữ nó hoạt động bất cứ khi nào tôi kết nối với internet.
Với ExpressVPN, tôi biết mọi thứ đều an toàn.
Lướt web của tôi, tất cả mật khẩu của tôi, tất cả dữ liệu của tôi, và tất nhiên bất cứ điều gì nằm sau một bức tường tài khoản, như tài khoản ngân hàng.
Nó không thể bị theo dõi và không ai có thể truy cập hoặc đánh cắp dữ liệu của bạn, điều này thật tuyệt vời.
Nếu bạn muốn bắt đầu bảo vệ hoạt động internet của mình bằng cách sử dụng ExpressVPN, bạn có thể truy cập expressvpn.com/huberman và bạn có thể nhận thêm ba tháng miễn phí.
Một lần nữa, đó là e-x-p-r-e-s-s-v-p-n.com/huberman để nhận thêm ba tháng miễn phí.
Và bây giờ là phần thảo luận của tôi với Bill Eddy.
Bill Eddy, chào mừng bạn.
Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã mời tôi.
Tôi rất hào hứng để thảo luận điều này với bạn.
Tôi đã đọc sách của bạn.
Tôi biết về chúng từ một trong những người thông minh nhất mà tôi biết.
Cô ấy nói, “Bạn nên xem cuốn sách có tên là Năm loại người có thể phá hủy cuộc sống của bạn.”
Tôi đã nói, “Chà, đó là một tiêu đề ấn tượng.”
Và tôi đã đọc cuốn sách đó rất nhanh, học được rất nhiều điều.
Bạn có một số cuốn sách khác.
Tôi đã đề cập đến chúng trong phần giới thiệu của mình.
Và tôi nghĩ rằng thật phù hợp khi nói rằng bạn là một chuyên gia về xung đột, giải quyết xung đột, và đặc biệt là cách đối phó với những người có xung đột cao.
Vì vậy, có thể bạn có thể cho chúng tôi biết một người có xung đột cao là gì, những người này phổ biến như thế nào, và điều này chồng chéo với một số “chẩn đoán” truyền thống về rối loạn nhân cách như thế nào?
Vâng, thật thú vị vì tôi bắt đầu như một nhân viên xã hội lâm sàng làm việc với…
trẻ em và gia đình trong bệnh viện tâm thần, phòng khám ngoại trú. Nhưng tôi thực sự thích giải quyết xung đột. Vì vậy, tôi đã học luật để có được bằng luật để có thể làm trung gian, giải quyết xung đột khác, và tôi đã thực hành luật gia đình. Khi tôi bắt đầu làm việc tại tòa án gia đình, tôi ngay lập tức nhận thấy rằng nhiều xung đột dường như xuất phát từ tính cách của mọi người hơn là vấn đề pháp lý. Bởi vì tôi cũng đang làm trung gian tại văn phòng của mình. Tôi đến tòa vào buổi sáng, làm trung gian vào buổi chiều, cùng một vấn đề chính xác. Vào buổi sáng, mọi người đã mắc kẹt trong hai hoặc ba năm. Vào buổi chiều, chỉ cần hai hoặc ba phiên hòa giải, các bên đã đi theo hướng riêng. Vì vậy, trong tòa án gia đình, nhiều người không quen thuộc với điều này. Nhưng kể từ những năm 1980, đã có việc sử dụng thuật ngữ gia đình xung đột cao. Trong tòa án gia đình, các luật sư, thẩm phán, người hòa giải, nhà trị liệu đã xác định gia đình xung đột cao là những gia đình thường xuyên đến tòa để đưa ra quyết định, có nhiều thù địch và dường như chỉ đi theo một hướng, không thể linh hoạt, và theo nhiều cách, không thể thực sự có sự đồng cảm với con cái của họ nên họ đã tranh cãi về con cái của mình. Và vì vậy, gia đình xung đột cao là một thuật ngữ. Khi tôi trở thành luật sư vào năm 1993, tôi đã nghĩ, khoan đã, đây không phải là gia đình xung đột cao. Có thể chỉ có một hoặc hai người có tính cách xung đột cao hoặc đặc điểm của rối loạn nhân cách, điều mà tôi đã biết từ năm 1980 khi làm việc trong bệnh viện và phòng khám ngoại trú. Bởi vì bạn cũng là một nhà tâm lý học lâm sàng. Công tác xã hội lâm sàng. Công tác xã hội lâm sàng. Tôi đã có bằng thạc sĩ về công tác xã hội vào năm 1981, sau đó tôi đã được cấp phép để thực hiện trị liệu một mình. Vì vậy, tôi là một nhân viên xã hội lâm sàng có giấy phép ở California. Tôi có thể chẩn đoán rối loạn. Tôi có thể thực hiện điều trị mà không cần giám sát. Tôi đã trải qua điều đó, và đó là cách tôi có được giấy phép. Vì vậy, khi tôi vào tòa án gia đình, tôi nói, đây là những mẫu hình giống nhau khi tôi làm việc, chẳng hạn như…
với những người trong bệnh viện tâm thần có nghiện ngập, trầm cảm, và tất cả những vấn đề này.
Công việc của tôi với tư cách là nhân viên xã hội của bệnh viện là giúp họ giải quyết những vấn đề bên ngoài,
những vấn đề gia đình của họ.
Vì vậy, tôi đã thực hiện tư vấn gia đình cho các bệnh nhân liên quan đến công việc của họ.
Có thể nhà tuyển dụng của họ muốn sa thải họ vì hành vi của họ và tôi đã cố gắng giúp họ giữ lại công việc.
Có thể họ đang bị đuổi ra khỏi nhà.
Chủ nhà của họ không thể chịu đựng được hành vi của họ.
Và tôi giải quyết một vấn đề, và tôi nói, tôi đã đưa bạn vào tư vấn hôn nhân, và chồng hoặc vợ của bạn cam kết làm việc để cải thiện mối quan hệ.
Và tôi cảm thấy vui mừng, tôi đã đạt được điều gì đó.
Ngày hôm sau, Bill, chủ nhà của tôi muốn đuổi tôi ra ngoài.
Được rồi, tôi sẽ thuyết phục chủ nhà của họ cho họ thêm một cơ hội nữa.
Vui quá, Bill, công việc của tôi muốn sa thải tôi.
Bạn có thể giúp không?
Những gì họ có là một mẫu hành vi xung đột không được giải quyết.
Và đó là những gia đình có xung đột cao mà tôi đã thấy trong tòa án gia đình.
Vì vậy, đó là nơi mà mối liên hệ đó xuất phát, mà tôi sẽ không thể nhận ra nếu tôi không phải là một nhà trị liệu và cũng là một luật sư.
Hiểu biết của tôi từ việc đọc cuốn sách của bạn là kiểu hình tính cách xung đột cao này được phân bổ đều giữa nam và nữ.
Tỷ lệ phần trăm của những người có kiểu hình xung đột cao này là bao nhiêu?
Và sau đó có thể chúng ta có thể đi sâu vào một chút về cách mà nó thể hiện, những hình thức biểu hiện khác nhau của nó.
Vâng.
Hãy để tôi nói một chút về sự khác biệt giữa những tính cách xung đột cao và rối loạn nhân cách, vì chúng tôi có rất nhiều nghiên cứu về rối loạn nhân cách, bao gồm cả thống kê, mà tôi sẽ cung cấp cho bạn.
Chúng tôi không có nhiều nghiên cứu về những tính cách xung đột cao.
Mọi người đã nói về nó, như tôi đã nói, từ những năm 1980 trong tòa án gia đình, và những quan sát của riêng tôi với hàng ngàn trường hợp tính cách xung đột cao cho thấy nó khá đồng đều giữa nam và nữ.
Trong thực hành luật của tôi, tôi đại diện cho khoảng 50/50 nam và nữ, chủ yếu là tranh chấp quyền nuôi con, mẹ và cha.
Vì vậy, tôi đã có ấn tượng tốt. Rối loạn nhân cách, có rất nhiều nghiên cứu về vấn đề này, và tôi đã đề cập trong cuốn sách một số thống kê, và chúng đến từ nghiên cứu về rối loạn nhân cách. Họ đã nghiên cứu 10 rối loạn nhân cách. Vào đầu những năm 2000, một nghiên cứu lớn của Viện Quốc gia về Sức khỏe (NIH), Bộ phận Nghiên cứu về Nghiện rượu của NIH. Họ muốn xem mức độ phổ biến của các rối loạn nhân cách liên quan đến lạm dụng chất, xung đột gia đình, hành vi phạm tội và xung đột tại nơi làm việc. Trong nghiên cứu này, họ đã xem xét tất cả 10 loại nhân cách và đưa ra số liệu cho từng loại. Năm loại trong số đó có vẻ dễ bị xung đột cao. Vì vậy, tôi có thể cung cấp cho bạn thống kê về năm loại này. Và tôi có thể cung cấp cho bạn phân tích theo giới tính, nam và nữ, tất cả đều từ 20 năm trước, một nghiên cứu lớn vì nó chưa được lặp lại kể từ đó. Về cơ bản, nhóm B, đó là rối loạn nhân cách tự mãn, rối loạn nhân cách biên giới, rối loạn nhân cách chống đối xã hội và rối loạn nhân cách kịch tính. Nhưng chúng ta thấy rất nhiều rối loạn nhân cách hoang tưởng trong các tranh chấp pháp lý. Một số nghiên cứu cho rằng rối loạn nhân cách hoang tưởng có khả năng cao nhất sẽ kiện chủ lao động của họ trong số các rối loạn nhân cách. Vì vậy, điều đó cũng đã thu hút sự chú ý. Đây là một số con số. Trước hết, rối loạn nhân cách tự mãn, họ phát hiện ra rằng khoảng 6% người lớn ở Hoa Kỳ mắc phải. Họ phát hiện ra rằng thống kê về điều đó là 38% nữ và 62% nam. Vì vậy, điều đó có phần nghiêng về nam giới hơn. 20 năm trước, có thể bây giờ đã khác do ảnh hưởng của môi trường. Rối loạn nhân cách biên giới, cũng khoảng 6%. Điều này là 53% nữ, 47% nam, gần như 50/50. Và điều đó đã gây sốc cho thế giới sức khỏe tâm thần, vì chúng ta luôn nghĩ rằng rối loạn biên giới là một rối loạn của nữ giới. Nhưng Marshall Lannahan, một cái tên lớn trong điều trị rối loạn biên giới, nói rằng cô ấy đồng ý. Cô ấy nghĩ rằng điều đó là đúng. Và tôi cũng nghĩ điều đó là đúng với tư cách là một luật sư gia đình, vì nhiều người đàn ông mà chúng tôi thấy tham gia vào bạo lực gia đình dường như có mẫu nhân cách biên giới. Và bạo lực gia đình chủ yếu là nam giới hơn nữ giới. Sau đó, rối loạn chống đối xã hội, khoảng 4%. Và đó là khoảng 75% nam, 25% nữ.
Ionic, khoảng 2%, và họ phát hiện ra rằng tỷ lệ này là khoảng 50/50, điều này lại khiến mọi người ngạc nhiên, vì bạn nghĩ rằng kịch tính, tâm điểm chú ý, tất cả những điều đó. Và điều này có thể rất nhiều do ảnh hưởng từ môi trường. Văn hóa của chúng ta ngày nay dạy, đặc biệt là những người đàn ông trẻ, cố gắng thu hút sự chú ý. Hãy đi xe ván trượt sau một chiếc xe hơi, hoặc nhảy từ một tòa nhà, làm tất cả những điều kịch tính này để thu hút sự chú ý. Hoặc mạng xã hội. Và mạng xã hội thực sự khuyến khích điều đó. Ai cũng muốn có sự chú ý, và bây giờ bạn phải chiến đấu cho điều đó trong văn hóa của chúng ta. Vì vậy, cả nam giới và nữ giới đều thường xuất hiện theo những cách kịch tính. Vì vậy, tỷ lệ này ra khoảng 50/50. Rối loạn lo âu, khoảng 4%, tôi nghĩ là 57% so với 43%, một chút thiên về nữ giới. Nhưng không quá xa nhau. Tất cả lại, thực sự là khoảng 50/50. Rất thú vị. Và làm thế nào mà tính cách xung đột cao này cắt ngang qua tất cả các kiểu rối loạn nhân cách này? Bởi vì ôi, và tôi cũng nên hỏi, tôi có thể tưởng tượng rằng một số người có tính cách giới hạn có thể cũng có tính cách kịch tính, điều đó có khả thi không khi rơi vào nhiều loại? Và nghiên cứu thực sự đã phân tích một số điều đó. Trong nghiên cứu, họ đặc biệt, một điều mà tôi nhớ, là rối loạn giới hạn và rối loạn nhân cách tự mãn. Và tỷ lệ trùng lặp khoảng 38%. Vì vậy, những người có tính cách giới hạn cũng thường có thể mắc rối loạn nhân cách tự mãn. Và đây là sự trùng lặp của rối loạn nhân cách. Bây giờ có một toàn bộ chuỗi ở đây. Nhiều người có những đặc điểm, nhưng không có rối loạn. DSM hiện tại cho biết tổng số rối loạn nhân cách khoảng 10%. Bây giờ điều này lấy trung bình từ các nghiên cứu trên toàn thế giới. Nghiên cứu mà tôi đã trích dẫn trước đó ở Mỹ cho biết 15% có rối loạn nhân cách. Vì vậy, ở Mỹ, chúng ta thấy điều đó là đáng kể, và đó là nghiên cứu đã nói rằng 38% trùng lặp giữa những người có tính cách giới hạn và những người tự mãn. Tôi nghĩ rằng điều này phù hợp với tôi. Bởi vì khi tôi dạy cho các luật sư, từ kinh nghiệm của chính mình, tôi có thể nói, bạn có một khách hàng đến với bạn như một người tự mãn.
Họ rất tự mãn và thường hạ thấp bạn, nói rằng họ vượt trội hơn. Dưới đây là một số mẹo để đối phó với họ. Nhưng họ cũng có thể có những thay đổi tâm trạng mạnh mẽ, điều này thường liên quan đến rối loạn nhân cách biên giới. Vì vậy, bạn cần phải nâng niu cái tôi của họ, một cách chân thành, không phải khen ngợi họ vì điều gì đó thực sự mà họ đã làm. Nhưng họ cũng thực sự cần sự đồng cảm. Họ có những thay đổi tâm trạng lớn. Đó là những người cần rất nhiều sự đồng cảm và nói, wow, tôi có thể thấy bạn đang rất bực bội vì có những người tự mãn quan trọng như vậy, và họ sẽ bình tĩnh lại. Vì vậy, bạn phải sử dụng cả hai kiểu phản ứng để đối phó với người có sự kết hợp đó. Bạn đã đề cập đến rối loạn biên giới và rối loạn nhân cách kịch tính. Có rất nhiều điểm tương đồng, vì vậy chúng ta thấy sự chồng chéo với điều đó. Nhưng tôi đã thấy mọi sự kết hợp. Nhưng điều tôi không biết trong tòa án gia đình là, liệu đó có phải là rối loạn hay chỉ là những đặc điểm? Và rối loạn không quan trọng với tôi. Chỉ có mẫu hình mới quan trọng, vì nếu tôi thấy mẫu hình này, tôi biết tôi nên làm gì. Đó là chìa khóa. Tôi có thể tưởng tượng rằng trong tòa án gia đình, điều này đặc biệt phức tạp vì một số điều này, không phải tất cả, nhưng một số trong số này có yếu tố di truyền, chắc chắn có yếu tố tình huống. Vì vậy, bạn có thể đang cố gắng giải quyết một tình huống vì lợi ích của những đứa trẻ có một số rối loạn nhân cách giống như cha mẹ của chúng. Điều đó có thể thực sự khó khăn? Điều thú vị là, và đó là công việc rất bổ ích khi mọi thứ có thể diễn ra tốt đẹp. Khi các luật sư hiểu, thẩm phán hiểu, mọi người hiểu điều gì đang xảy ra, họ có thể đưa ra các lệnh phù hợp với tình huống và giúp bảo vệ trẻ em khỏi hành vi xấu và giúp cha mẹ nhận được sự giúp đỡ. Vì vậy, lạm dụng chất gây nghiện là một vấn đề lớn hơn trong tòa án gia đình so với rối loạn nhân cách, nhưng gần như ngang nhau. Chúng ta thường nói về lạm dụng chất gây nghiện một cách công khai. Có điều trị, mọi người đều nhận ra các dấu hiệu. Chúng ta không nói về rối loạn nhân cách trong văn hóa của chúng ta, và điều đó giống như đang hoạt động dưới radar. Vì vậy, Ari, tôi chỉ muốn tạm dừng bạn một chút ở đây.
Tôi nghĩ đây là một điểm quan trọng trong một bài báo rất thú vị mà bạn đã gửi cho tôi, mà nhân tiện, tôi sẽ cung cấp liên kết trong phần ghi chú của chương trình. Nó bắt đầu bằng việc nói rằng việc giải thích cho mọi người về rượu, mà tôi nghĩ bây giờ họ gọi là rối loạn sử dụng rượu hoặc nghiện rượu, đã và đang là một bước tiến quan trọng cho hệ thống tư pháp trong những năm 1970 và 1980. Và tôi nghĩ ngày nay mọi người thường hiểu rằng nghiện không chỉ đơn thuần là thiếu ý chí, mà có những mạch não bị chiếm đoạt bởi các chất hoặc hành vi mà những mạch não này được thiết kế để thúc đẩy sự tiến hóa thích nghi của chúng ta, nhưng chúng có thể bị chiếm đoạt bởi những hành vi và chất làm cho con người thực sự không thể kiểm soát hành vi nghiện của họ. Tôi nghĩ ngày nay điều đó đã được công nhận, và thật tuyệt vời khi hệ thống tư pháp hiểu điều đó, đúng không? Bởi vì sau đó nó có thể làm việc với điều đó. Tôi không nghĩ rằng công chúng nói chung đã hoàn toàn nhận thức được những rối loạn nhân cách này và những nhân cách xung đột cao này và sự phổ biến của chúng, có lẽ vì sự phổ biến của chúng, nó giống như ở xung quanh chúng ta và trong mọi loại tương tác. Và đây là câu hỏi, các tương tác xung đột cao có xu hướng được gọi là “kịch tính”. Và có một phần thưởng gần như cho hành vi kịch tính, như bạn đã nói, trực tuyến, trong chính trị, trong truyền thông, càng kịch tính, càng nổi bật, càng nổi bật, càng nhiều người nhấp chuột, càng nhiều người xem. Và sau đó các thuật toán được thiết kế để xem thời gian lưu lại, mà là cách nói của giới công nghệ cho việc mọi người nhìn vào những thứ trong bao lâu. Và vì vậy bạn có thể thấy cách mà những thứ này có thể được nuôi dưỡng theo cách tương tự như trong gần 75 năm trước những năm 1970, rối loạn sử dụng rượu đã được nuôi dưỡng bởi văn hóa. Vì vậy, bạn có giờ hạnh phúc lúc 5 giờ chiều. Trong các cuộc họp khoa học, tôi sẽ tham dự các cuộc họp khoa học và nó giống như, được rồi, khi đồng hồ điểm 5 giờ, hãy cùng nhau uống.
Và tôi luôn nghĩ rằng điều này thật điên rồ, đặc biệt là khi có rất nhiều lo ngại về những loại tương tác mà việc uống rượu có thể tạo ra trong môi trường làm việc. Nó dẫn đến hành vi xung đột cao. Chính xác. Dù sao đi nữa, tôi không muốn nói quá lâu về điều này, nhưng trước tiên, đây chỉ là để ca ngợi công việc quan trọng mà bạn đang làm. Thứ hai, chúng ta nên nghĩ về kiểu nhân cách xung đột cao này như thế nào? Chúng ta có thể chỉ trích mọi người như, “Này, đó là một người có tính cách tự mãn,” hay “Này, đó là một người có tính cách rối loạn biên giới”? Hay có một cách tiếp cận nào đó, tôi đoán, ôm trọn hơn một chút về nhân tính và vấn đề thực sự đang diễn ra? Tôi nghĩ đó là điều bạn đang cố gắng làm. Đúng vậy, hoàn toàn đúng. Và bạn có thể đã thấy tôi lắc đầu, không, và nói, liệu chúng ta có nên chỉ ra điều này cho mọi người không? Đó là điều cuối cùng bạn muốn làm. Thực tế, đừng làm vậy. Và lý do là các rối loạn nhân cách, ôi, ôi, để tôi nhanh chóng phân biệt giữa các rối loạn nhân cách và nhân cách xung đột cao. Sự khác biệt, và có một biểu đồ ở đầu cuốn sách với hai vòng tròn chồng lên nhau, có nhiều sự chồng chéo. Nhưng điều chính về các rối loạn nhân cách là họ bị mắc kẹt trong một phạm vi hẹp của hành vi giao tiếp. Vì vậy, một số người không phải là người có xung đột cao, một số thì có. Một điều gì đó về những người có xung đột cao là họ luôn ám ảnh với việc đổ lỗi, việc đổ lỗi cho người khác là một phần lớn trong cuộc sống của họ. Vì vậy, khi bạn đối phó với một người có xung đột cao đang đổ lỗi và có rối loạn nhân cách, bạn sẽ gặp phải một mô hình hành vi bị mắc kẹt. Bạn sẽ có những nhân cách xung đột cao hoặc những người có xung đột cao. Họ kiên trì hành động theo cách đó. Khi sự chồng chéo với các rối loạn nhân cách là họ không tự phản ánh, họ không thay đổi, họ chỉ tiếp tục đổ lỗi cho mọi người xung quanh. Vì vậy, nhận ra sự khác biệt và sự tương đồng đó. Khoảng một nửa số người, tôi nghĩ, có rối loạn nhân cách, và đây chỉ là ước tính của tôi, có nhân cách xung đột cao và khoảng một nửa thì không.
Tôi đã làm việc với những người có rối loạn nhân cách biên giới trong bệnh viện tâm thần, những người có tính cách tự mãn mà không đổ lỗi cho người khác, những người tự mãn chỉ chú trọng vào bản thân, và những người có rối loạn nhân cách biên giới thường thất vọng với chính mình hơn là với bất kỳ ai khác. Vì vậy, đó là một sự phân biệt quan trọng. Bạn đã phân biệt một cách tuyệt vời giữa những cá nhân có xung đột cao và những rối loạn nhân cách này. Và tôi chỉ muốn chắc chắn rằng mọi người nghe lại rằng khoảng một nửa số người có rối loạn nhân cách sẽ rơi vào nhóm cá nhân có xung đột cao này. Theo ước tính của tôi, tôi chưa có nghiên cứu cụ thể. Nhưng đặc điểm phân biệt dường như là những cá nhân có xung đột cao thường hoặc liên tục đổ lỗi cho người khác về những khó khăn trong cuộc sống của họ, về cơ bản là như vậy. Và đó là lý do tại sao họ có xung đột. Đó là lý do tại sao họ leo thang thay vì được giải quyết và làm việc. Vì vậy, tôi có thể tưởng tượng rằng người có xung đột cao không phải lúc nào cũng xuất hiện như vậy. Thực tế, đây là điều mà bạn đã đề cập nhiều lần trong cuộc trò chuyện này và chắc chắn trong cuốn sách của bạn rằng đôi khi những cá nhân có xung đột cao này xuất hiện một cách kín đáo và điều đó có thể gây nhầm lẫn cho mọi người hoặc họ có thể không bị phát hiện trong một thời gian dài. Vâng. Vì vậy, một phần của điều này liên quan đến những tính cách cụ thể. Những người có xung đột cao với các đặc điểm nhân cách biên giới hoặc các đặc điểm nhân cách kịch tính thường biểu hiện một cách công khai hơn. Và vì vậy, họ có thể khiến bạn thực sự sốc khi đột nhiên họ bắt đầu la hét, gào thét, ném đồ vật chỉ vì bạn đang có một cuộc trò chuyện bình thường, rất không tương xứng. Nhưng một số người, và thường là những người có tính cách chống xã hội, một số tính cách tự mãn có thể trông rất hợp lý bề ngoài. Và họ thực sự đã có một cuộc đời kinh nghiệm để trông có vẻ tốt, điều này che giấu tất cả những thứ bên dưới bề mặt. Và tôi nghĩ đến một vài ví dụ. Ví dụ, tôi đôi khi xử lý các trường hợp bạo lực gia đình.
Vậy hãy nói rằng một kẻ bạo hành nói trong phiên tòa, “Ôi, tôi đã giúp cô ấy vì cô ấy quá buồn, tôi đã lấy chìa khóa của cô ấy và giữ cô ấy lại trên giường vì tôi sợ cô ấy sẽ bỏ đi và gặp tai nạn xe hơi.” Thực ra, có thể có những trường hợp hiếm hoi mà điều đó là đúng, nhưng đó là một câu chuyện phổ biến mà chúng tôi nhận được từ những kẻ bạo hành gia đình.
Hoặc trong phiên tòa, tôi đã thấy điều này, có một người rất hợp lý đang giải thích tình huống. Và đối tác của họ, thường là một người phụ nữ, thì chỉ đang cảm xúc, rối bời, có thể thậm chí đang khóc. Và mọi người không nhận ra rằng khoảng 80% các vụ ly hôn trong phiên tòa ngày nay, mọi người tự đại diện cho chính mình. Và vì vậy có những cuộc trò chuyện này và thẩm phán thì nói, “Chà, người đàn ông này đang rất hợp lý và người phụ nữ này thì rối bời. Ý tôi là, tôi sẽ đồng ý với những gì anh ta nói.” Và vì vậy, nhiều thứ trượt qua dưới radar theo cách đó.
Nhưng về giới tính, có thể điều đó đảo ngược và trong nhiều mối quan hệ mà mọi người tham gia, mọi người làm cho mình trông thật tốt. Và sau đó, những điều tiêu cực xuất hiện sau vài tuần, vài tháng, có thể là một năm sau. Đó là lý do tại sao chúng tôi nói hãy chờ một năm trước khi bạn quyết định cam kết. Bởi vì ngày nay, ai biết được, bạn có thể có một người thực sự giỏi trong việc che giấu hành vi xấu của họ.
Vâng, hãy tập trung vào một điểm cụ thể đó, vì đây có thể là một trong những bài học quan trọng nhất từ công việc của bạn. Bạn có thể giải thích rõ nguyên tắc năm đầu tiên này không? Và có lẽ cũng hữu ích cho chúng ta khi thừa nhận rằng, vâng, có rất nhiều câu chuyện tuyệt vời về những người gặp nhau vào một cuối tuần, hai tuần sau kết hôn, và sau đó chúng ta nghe câu chuyện 50 năm sau khi họ có cháu và chắt, họ đã phát triển. Hoặc những người gặp nhau, đính hôn ba tháng sau, hoặc trong một số trường hợp có thai ba tháng sau, và họ có một câu chuyện hôn nhân và gia đình tuyệt vời để kể. Chúng ta nghe những câu chuyện này và chúng thực sự là những câu chuyện tuyệt vời, đúng không? Ý tôi là, chúng như khẳng định niềm tin của bạn vào nhân loại khi bạn nghe những câu chuyện đó.
Và họ rất mạnh mẽ, nhưng khi thảo luận một chút về điều này với bạn ngoài lề, có lẽ bạn đã chứng kiến nhiều trường hợp mà mọi người vội vàng và sự vội vàng đó dẫn đến việc cam kết hoặc tạo ra nhiều vấn đề hơn là điều tốt đẹp.
Đúng vậy.
Và đó là nhiều, nhiều vụ ly hôn xung đột cao mà tôi đã làm việc với tư cách là luật sư, và trước đó là một nhà trị liệu, và đôi khi là một người hòa giải, trong tâm trí tôi, đó là những câu chuyện xui xẻo.
Có một người tốt, thường là khách hàng của tôi, tất nhiên, nhưng có điều gì đó đã xảy ra, họ đã đến với nhau quá nhanh, và rồi tất cả những điều này xuất hiện.
Và tôi thực sự tin rằng trong thế giới ngày nay, đó là một vấn đề của may mắn, và đó là lý do tại sao bạn nên dành một năm để tìm hiểu, liệu tôi có rút được que ngắn trong mối quan hệ này không, vì tôi có một người trông hoàn hảo, lý lịch tuyệt vời, tất cả những điều tốt đẹp này.
Nhưng các mối quan hệ gần gũi là nơi mà các rối loạn nhân cách xuất hiện, khó khăn trong quan hệ, và các hành vi xung đột cao, chủ yếu là trong các mối quan hệ gần gũi.
Vì vậy, mọi người có thể thích họ ở nơi làm việc, nhưng khi bạn ở nhà một mình với họ, họ có thể thực sự tồi tệ, la hét, đánh đập, làm tất cả những điều này.
Đó là lý do tại sao chúng tôi nói hãy chờ một năm, tôi đã có rất nhiều trường hợp mà mọi người nói với tôi, chúng tôi vừa mới yêu nhau, mọi thứ thật đẹp và tuyệt vời trong khoảng sáu tháng.
Và rồi khi tôi cam kết kết hôn, tất cả những điều này bắt đầu xuất hiện.
Nhưng tôi vẫn kết hôn vì tôi nghĩ, thời gian và tình yêu sẽ chữa lành mọi thứ, chỉ có điều là không.
Vì vậy, trong thế giới ngày nay, có một rủi ro cao hơn trong việc có một mối quan hệ xung đột cao, tôi phải nói như vậy.
Và mô tả mà bạn đưa ra là điều mà mọi người thường nói với tôi, họ nói ông bà tôi kết hôn một tuần sau khi gặp nhau, và họ vừa kỷ niệm kỷ niệm 60 năm, họ vẫn yêu nhau, mọi thứ thật tuyệt vời.
Ông bà của bạn có xu hướng biết họ đang kết hôn với ai.
Trong thế giới ngày nay, không chỉ bạn không biết, bạn còn không có một lịch sử, nhưng xung đột cao.
Con người đã học cách che giấu toàn bộ bản thân của họ. Và họ không phải là những người xấu, và đó là điều tôi muốn nhấn mạnh. Họ chỉ có một tính cách khác, và có thể họ đã sinh ra như vậy. Nhưng họ không có dấu hiệu gì, họ không đi kèm với âm nhạc như trong phim “Jaws”, họ trông rất tốt, và tôi nghĩ bất kỳ ai cũng có nguy cơ rơi vào một mối quan hệ như thế này.
Tôi muốn tạm dừng một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, AG1. Đến giờ, nhiều bạn đã nghe tôi nói rằng nếu tôi chỉ có thể dùng một loại thực phẩm bổ sung, thì đó sẽ là AG1. Lý do là AG1 là thực phẩm bổ sung dinh dưỡng cơ bản có chất lượng cao nhất và hoàn chỉnh nhất hiện có. Điều đó có nghĩa là nó không chỉ chứa vitamin và khoáng chất, mà còn có probiotics, prebiotics và adaptogens để lấp đầy bất kỳ khoảng trống nào trong chế độ ăn uống của bạn và cung cấp hỗ trợ cho một cuộc sống đầy thử thách.
Đối với tôi, ngay cả khi tôi ăn chủ yếu thực phẩm nguyên chất và thực phẩm chế biến tối thiểu, điều mà tôi thực hiện cho phần lớn lượng thực phẩm của mình, thì rất khó để tôi có đủ trái cây và rau quả, vitamin và khoáng chất, vi chất dinh dưỡng và adaptogens chỉ từ thực phẩm. Vì lý do đó, tôi đã dùng AG1 hàng ngày kể từ năm 2012, và thường là hai lần một ngày, một lần vào buổi sáng hoặc giữa buổi sáng, và một lần nữa vào buổi chiều hoặc buổi tối. Khi tôi làm như vậy, nó rõ ràng tăng cường năng lượng, hệ miễn dịch và hệ vi sinh vật đường ruột của tôi. Tất cả những điều này đều rất quan trọng cho chức năng não, tâm trạng, hiệu suất thể chất và nhiều hơn nữa.
Nếu bạn muốn thử AG1, bạn có thể truy cập drinkag1.com/huberman để nhận ưu đãi đặc biệt của họ. Hiện tại, họ đang tặng năm gói du lịch miễn phí cộng với một năm cung cấp Vitamin D3K2. Một lần nữa, đó là drinkag1.com/huberman để nhận ưu đãi đặc biệt đó.
Tôi chắc chắn muốn quay lại điểm mà bạn đã đề cập rằng bạn không đang quỷ hóa những người này. Đúng vậy. Bạn đang nói về cách cư xử với họ hoặc cách không cư xử với họ trong một số trường hợp.
để cố gắng tạo ra những tương tác suôn sẻ nhất có thể trong một số trường hợp.
Không có tương tác.
Nhưng nếu chúng ta có thể nói thêm một chút về ý tưởng năm đầu tiên này, hiểu biết của tôi là
không có việc đính hôn hay, nói cho đúng, kết hôn, không có việc sinh con, và không có việc sống chung
trong năm đầu tiên.
Đó có phải là điều quan trọng không?
Ngoại trừ điều cuối cùng, thực sự là không cam kết như kết hôn trong năm đầu tiên.
Đôi khi sống chung là một cách tốt để tìm hiểu cuộc sống gần gũi với
người này như thế nào.
Đúng vậy, bạn học được rất nhiều khi sống cùng ai đó.
Đúng rồi.
Đúng vậy.
Và rối loạn nhân cách là một phần của định nghĩa về sự rối loạn trong quan hệ.
Và đó là những mối quan hệ gần gũi.
Vì vậy, nếu bạn chưa có mối quan hệ gần gũi đó, bạn sẽ không thấy điều gì xảy ra khi bạn để
socks ra ngoài hoặc nắp kem đánh răng không đậy lại và một điều nhỏ bé nào đó trở thành cơn bão lớn.
Hoặc khi ai đó thiếu ngủ.
Tôi luôn nói bạn học được rất nhiều về ai đó sau một đêm ngủ không ngon.
Bạn kết thúc họ, đúng không?
Đúng.
Nhưng chìa khóa là các mẫu hành vi.
Vì vậy, một điều tôi muốn nói là mọi người đều tức giận đôi khi.
Điều đó không sao cả.
Mọi người đều la hét đôi khi.
Mọi người đều chỉ trích đôi khi.
Nhưng nếu họ có một mẫu, như mẫu cuộc sống của họ trong mối quan hệ là la hét và chỉ trích
và tất cả những điều đó, ôi, mẫu này có lẽ sẽ tiếp tục.
Và như tôi đã đề cập trước đó, tôi tin rằng với các rối loạn nhân cách, đó là một mẫu hành vi hẹp hơn.
Vì vậy, nó được điều khiển bởi mẫu trong nhiều bối cảnh khác nhau, gia đình, có thể ở nơi làm việc khi có
mối quan hệ gần gũi, có thể trong cộng đồng khi có sự gần gũi.
Vì vậy, đây là những mẫu dễ nhận biết, dễ nhận biết như nghiện rượu và nghiện khi mọi người học được.
Vì vậy, đó là chìa khóa.
Hãy cho bản thân một chút thời gian, xem liệu những điều này có nổi lên hay không.
Tôi nghĩ bạn đang nêu ra một điểm rất thú vị, đó là mặc dù ngày nay chúng ta có
Thông tin về mọi người có sẵn cho chúng ta thông qua internet và mạng xã hội, bạn đã so sánh với thời đại của ông bà chúng ta. Tôi 49 tuổi, vì vậy ông bà tôi thực sự đã quen biết nhau từ khi họ còn học lớp tám. Họ đã bỏ trốn khi tròn 18 tuổi, lập tức đi kết hôn, tôi nghĩ điều này khiến một bên hoặc bên kia của cha mẹ không hài lòng, nhưng sau đó họ đã sống với nhau hơn 50 năm. Và có cháu chắt, rõ ràng, một trong số họ, v.v. Và vì vậy bạn có những câu chuyện này và chúng tôi yêu thích những loại câu chuyện như vậy. Nhưng như bạn đã chỉ ra, họ đã biết nhau rất, rất rõ và đã lâu. Ngày nay, người ta có thể, nói một cách nào đó, “nghiên cứu”, lên mạng và tìm kiếm thông tin. Nhưng bạn có cho rằng đó không phải là thông tin đầy đủ không? Đúng. Tôi nghĩ điều đó có thể hữu ích. Tôi nói với mọi người, hãy tìm kiếm thông tin về đối tác của bạn trên Google và tìm hiểu xem có lịch sử nào đó có thể ảnh hưởng đến bạn không. Chắc chắn rồi. Nhưng đừng tin rằng điều đó là đủ. Điều tôi muốn nói là bạn thực sự nên nói chuyện với người thân và bạn bè của người này. Và điều bạn thực sự muốn làm là xem họ hành động với người thân và bạn bè. Người thân và bạn bè. Đúng vậy, vì đó là những mối quan hệ gần gũi. Đó là chìa khóa. Tất cả đều liên quan đến những mối quan hệ gần gũi. Và đó là điều khiến mọi người ngạc nhiên. Họ nói rằng người này trông tốt ở nơi làm việc. Một số người đã làm việc cùng nhau trong 10 năm và có thể họ đã ở trong những mối quan hệ khác và cả hai đều ly hôn, đồng cảm với nhau, và họ đến với nhau. Và họ nghĩ, “Chúng tôi đã biết nhau 10 năm. Chúng tôi sẽ có một mối quan hệ tuyệt vời.” Và họ phát hiện ra rằng người này gần như là một người lạ vì giờ đây đó là một mối quan hệ gần gũi. Và đó là sự khác biệt. Cách mọi người hành xử trong một mối quan hệ gần gũi thường kích hoạt những rối loạn nhân cách và những thứ tương tự. Nỗi sợ hãi về việc bị coi thường, nỗi sợ bị áp đảo, nỗi sợ không nhận được đủ sự chú ý.
Rối loạn nhân cách dường như có những nỗi sợ hãi quá mức trong những lĩnh vực này. Liệu có công bằng khi nói rằng nếu một người có nhiều tình bạn ổn định trong thời gian dài thì đó là dấu hiệu tốt cho thấy họ có thể duy trì các mối quan hệ gần gũi không? Nhưng theo tôi, bạn cũng muốn biết một người bạn thân là gì đối với người đó? Họ có thực sự dành thời gian cho nhau không? Tương tự với đồng nghiệp, vì một số môi trường làm việc mà tôi đã trải qua thường rất không cá nhân. Bạn không chia sẻ nhiều, trong khi ở những môi trường khác, như tôi biết các đối tác của mọi người mà tôi làm việc cùng ở podcast, điều đó không đúng với các đồng nghiệp học thuật của tôi. Tôi biết một số gia đình của các đồng nghiệp học thuật, tôi đã ăn tối với họ, v.v. Nhưng một số thì ít hơn. Vì vậy, bối cảnh rất quan trọng. Và tôi sẽ nói rằng bạn đã đề cập đến từ “ổn định”, và đó thực sự là một yếu tố then chốt. Vì nếu họ có những người bạn thân mà họ đã có trong 10, 20, 30 năm, đó là một dấu hiệu rất tốt. Những dấu hiệu xấu là “Tôi không muốn bạn nói chuyện với gia đình tôi, họ là những người xấu, họ sẽ nói những điều tồi tệ về tôi, bạn không thể tin tưởng họ, họ sẽ quay lưng lại với bạn, họ sẽ ghét bạn, tất cả những điều đó.” Bạn thậm chí không thể nói với tôi, tôi không thể cho bạn biết gia đình tôi là ai và email cũng như số điện thoại của họ. Ôi trời ơi. Đó là một dấu hiệu cảnh báo. Vâng, đó là một dấu hiệu cảnh báo rõ ràng. Bởi vì mọi người đều có xung đột với các thành viên trong gia đình ở một mức độ nào đó, nhưng bạn sẽ hy vọng rằng một người có thể cảm thấy thoải mái khi cho phép bạn tương tác với gia đình họ. Và nếu gia đình bạn thực sự khó khăn, hãy giới thiệu đối tác của bạn với gia đình bạn và để họ thấy rằng đây là một gia đình khó khăn và đây là lý do tại sao tôi phải giữ khoảng cách với họ. Bởi vì nhiều người để khỏe mạnh thực sự phải giữ một khoảng cách nhất định, nhưng sự bí mật, chỉ cần những bí mật nói chung không phải là điều tốt cho các mối quan hệ. Đó là, đó là phần lớn nhất đang thiếu so với 50 năm trước.
Khi mọi người biết, thật khó để có những bí mật gia đình 50 năm trước, bây giờ, mặc dù mọi người có thể ở khắp nơi trên internet, bạn có thể thực sự biết những bí mật của họ. Và đó là điều bạn cần tìm hiểu. Còn về những người ủng hộ thì sao? Bạn biết đấy, tôi quen thuộc với một số cá nhân có xung đột cao. Một số thì có tính chiến đấu hơn, trong khi những người khác thì giống như kiểu, bạn gọi nó là gì nhỉ, kiểu nạn nhân thầm lặng, thao túng. Và cả hai dường như đều khá giỏi trong việc tạo ra những người ủng hộ. Tôi đoán bạn gọi những người này là những người ủng hộ tiêu cực, những người sẽ chiến đấu cho họ. Nhân tiện, tất cả những điều này nghe có vẻ giống như chính trị hiện đại. Có thể chúng ta sẽ đề cập đến điều đó một chút vì nó là một phản ánh quan trọng về những gì chúng ta đang nói đến. Nhưng còn về những người ủng hộ tiêu cực thì sao? Nếu ai đó có rất nhiều bạn bè hoặc người ủng hộ mà họ giống như đứng về phía họ chống lại những người khác và cũng đang ở trong trạng thái đổ lỗi, thì đó có phải là một dấu hiệu đỏ không? Có. Điều thú vị là, và tôi muốn một ngày nào đó tìm hiểu thêm về khoa học thần kinh đằng sau điều này. Nhưng những người có xung đột cao có cảm xúc tăng cao. Các rối loạn nhân cách loại B được biết đến với tính cách kịch tính, cảm xúc và thất thường. DSM-5TR đã nói như vậy, sách hướng dẫn cho các chuyên gia sức khỏe tâm thần. Vì vậy, cảm xúc tăng cao của họ là lây lan. Và nhìn chung, những gì tôi đã học được về công việc này rất nhiều là cảm xúc là lây lan và cảm xúc xung đột cao thì cực kỳ lây lan. Vậy điều gì xảy ra, và tôi thấy điều này rất nhiều với tư cách là một luật sư và với các luật sư khác và với các nhà trị liệu, là người có xung đột cao đến văn phòng của bạn và nói, tôi đã bị đối xử tệ hại bởi, giả sử, người yêu cũ của tôi, bạn biết đấy, nam hay nữ, vì điều này xảy ra với cả hai, bị đối xử tệ hại và bạn phải cứu tôi, bạn phải bảo vệ tôi, bạn phải thắng, bạn phải, đôi khi họ nói bạn phải tiêu diệt bên kia. Đó luôn là một dấu hiệu cảnh báo khi mục tiêu của họ là tiêu diệt bên kia. Đó không phải là một dấu hiệu tốt.
Nhưng họ cảm xúc quá, bạn nói, ôi trời, người này đã trải qua rất nhiều điều.
Bây giờ tôi có những cảm xúc đó.
Và những gì tôi dạy trong các buổi hội thảo của mình là tôi hiểu rằng có rất nhiều điều liên quan đến amygdala, rằng amygdala bắt giữ nỗi sợ hãi mãnh liệt, cơn giận dữ mãnh liệt, rằng những điều đó được khuếch đại.
Và bây giờ amygdala của tôi đang hoạt động, ôi Billy, bạn phải làm gì đó.
Tôi cảm thấy cơ thể mình muốn hành động.
Tôi muốn cứu người này khỏi người đồng nuôi ác độc của họ, chẳng hạn.
Và những gì chúng ta thấy với những người bênh vực tiêu cực là họ bị cuốn vào cảm xúc, nhưng không được thông tin.
Họ thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra.
Và tôi sẽ đưa ra một ví dụ, một vụ án với một người có xung đột cao đã đưa cả gia đình họ đến.
Và tôi đã có một vụ án với những cáo buộc sai lệch, những cáo buộc khủng khiếp.
Khách hàng của tôi tình cờ là người cha, người mẹ đã đưa ra những cáo buộc sai lệch về lạm dụng tình dục trẻ em.
Và tôi đã gặp đủ loại vụ án thật và giả.
Vì vậy, đây là một vấn đề thực sự, một vấn đề thực sự, nhưng cũng có những cáo buộc sai lệch.
Trong trường hợp này, đó là những gì đã xảy ra.
Người mẹ đưa cả gia đình mình đến và thẩm phán nhận ra điều gì đang xảy ra trong vụ án nhờ vào các bằng chứng được trình bày và đã xử phạt người mẹ vì đã biết rõ những cáo buộc sai lệch.
Điều đó tương đương với gì trong hệ thống pháp luật?
Vì vậy, khách hàng của tôi, người cha đã chi khoảng 40.000 đô la để thực hiện một cuộc đánh giá tâm lý, tham gia một phiên tòa, làm tất cả các khoản phí luật sư này.
Và vì vậy, tòa án đã buộc cô ấy phải trả 10.000 đô la phí luật sư và chi phí của ông ấy.
Vì vậy, đó là hình phạt.
Và có một điều khoản quy định rằng những cáo buộc sai lệch về lạm dụng trẻ em là cơ sở để buộc một bên phải trả phí cho bên kia.
Vì vậy, cô ấy đã bị ra lệnh, cô ấy chưa bao giờ trả, nhân tiện.
Và cô ấy không có tài sản, chúng tôi đã không thể lấy được vì cô ấy có tài sản đứng tên người khác.
Nhưng ý tưởng là cô ấy đã đưa cả gia đình mình đến đó.
Cô ấy đã đưa mẹ mình, bạn trai của mẹ, cô ấy đã đưa bạn cùng phòng của mình, người mà là một nhà tâm lý học.
Sinh viên cao học, người đã khuyến khích cô ấy, “Ôi, con gái của bạn đang bị lạm dụng. Bạn phải làm gì đó.” Đây đều là những người ủng hộ tiêu cực. Và khi thẩm phán đưa ra phán quyết và nêu rõ thông tin, điều đó rất rõ ràng. Ý tôi là, chúng tôi đã bắt gặp người mẹ nói dối, cô ta đã thuyết phục những người khác nói dối cho cô ta, chúng tôi đã bắt gặp họ trong những lời nói dối. Vì vậy, đây thực sự là một vụ án bất ngờ rõ ràng. Và gia đình đã bắt đầu la hét vào thẩm phán. Họ nói, “Đây là một tội ác và đây là một sự xấu hổ,” và bla, bla, bla, bla. Thẩm phán nói, “Các bạn hãy rời khỏi đây ngay lập tức hoặc tôi sẽ cho nhân viên an ninh đưa các bạn ra.” Và họ đã đứng dậy và rời đi và la hét, “Đây là một sự ghê tởm,” hoặc điều gì đó như vậy. Đây là những người ủng hộ tiêu cực. Họ không biết bức tranh toàn cảnh. Họ tin vào thành viên trong gia đình của họ, người mà tôi tin là một kẻ nói dối có kỹ năng, và điều này rất thú vị. Tôi đã có cơ hội nói chuyện với nhà trị liệu của cô ấy, một nhà trị liệu mà cô ấy đã có, tôi được phép nói chuyện với cô ấy. Và nhà trị liệu, điều đó là công khai, đã nói rằng cô ấy mắc chứng rối loạn nhân cách biên giới. Và đó là một điều công khai. Và nhà trị liệu nói, “Còn một điều nữa.” Và tôi đã nói, “Rối loạn nhân cách chống xã hội,” và cô ấy đã nói, “Tôi không thể nói, nhưng tôi sẽ không phản đối bạn.” Điều này thực sự là một cái gật đầu. Vâng. Và với rối loạn chống xã hội, đó là nơi bạn có rất nhiều lời nói dối và những thứ như vậy. Đây là một trường hợp hiếm, nhưng vì tôi có nền tảng công tác xã hội và tôi đã có nhiều trường hợp thực sự về lạm dụng tình dục trẻ em, đặc biệt là với tư cách là một nhà trị liệu, tôi có thể thấy sự khác biệt, trong khi nhiều luật sư không biết phải tìm kiếm điều gì. Nhưng đây là một trường hợp đặc biệt, rối loạn chống xã hội và rối loạn nhân cách biên giới. Cô ấy có rất nhiều đặc điểm. Và lúc đầu, thẩm phán rất chỉ trích khách hàng của tôi và chúng tôi, và ông đã giám sát việc tiếp xúc. Nhưng người giám sát đã nói, “Điều này thật thú vị. Khi đứa trẻ được trao đổi, cô gái sẽ đi về phía cha một cách khá dè dặt. Người mẹ đã bỏ rơi cô ấy và rời đi.
Người giám sát đã đưa cô ấy đến gặp cha. Cô ấy có vẻ hơi do dự. Cô ấy nhìn cha và quan sát. Mẹ thì không có ở đó. Cô ấy nhảy vào lòng cha, cười và có một khoảng thời gian tuyệt vời.”
Tôi có một câu hỏi. Đây không phải là một câu hỏi kiểm tra, nhưng bạn có nhớ từ trường hợp cụ thể mà bạn vừa mô tả rằng mối quan hệ đã bắt đầu rất nhanh chóng không? Họ có chuyển vào sống chung nhanh chóng không, quyết định, xin lỗi, họ có quyết định có con với nhau nhanh chóng không, kết hôn nhanh chóng không? Nói cách khác, liệu khách hàng của bạn có mù quáng vì tốc độ mà họ đang tiến triển không? Và phép ẩn dụ mà tôi nghĩ đến là nếu bạn di chuyển rất nhanh, thì khó mà đọc được các biển báo đường.
Tôi nghĩ là có. Và điều thú vị là họ đã đến với nhau khi còn khá trẻ. Tôi nghĩ có thể cô ấy 18 tuổi, còn anh ấy 20 tuổi, đại loại như vậy. Điều đó khá trẻ theo tiêu chuẩn ngày nay. Và vì vậy, sự phấn khích đã biết tất cả điều đó. Tôi khá chắc chắn là họ đã làm vậy. Và điều thú vị là họ đã ly hôn, vấn đề tôi mô tả là một vấn đề giành quyền nuôi con sau ly hôn, nhưng họ đã ly hôn có thể khoảng bốn hoặc năm năm sau khi kết hôn và cô ấy đã tấn công anh ấy và anh ấy có những vết sẹo và tất cả những điều đó. Vì vậy, anh ấy thực sự đã có quyền nuôi cô gái này, người đã tám tuổi khi câu chuyện tôi vừa kể xảy ra, điều này cũng hữu ích vì cô ấy có thể nói. Cô ấy thực sự đã mô tả cách mẹ cô ấy ép cô ấy nói những điều không đúng sự thật. Nhưng vâng, họ đã đến với nhau khi còn trẻ, tôi nghĩ là nhanh, rồi họ đã ly hôn, nhưng các mô hình vẫn tiếp tục. Và đó là một điều mà chúng tôi thấy. Nhiều cuộc ly hôn có xung đột cao vẫn tiếp tục ngay cả sau khi ly hôn. Ngày ly hôn thực tế giống như một gờ giảm tốc trong suốt cuộc đời của những cuộc xung đột cao nếu họ có con với nhau. Một khi đã chờ đợi để có con với ai đó, nếu có thể, bạn đã hỏi về sự lây lan cảm xúc và bạn đã đề cập đến khoa học. Nếu tôi có thể, tôi sẽ chia sẻ một điều gì đó có thể sẽ thú vị với bạn và với các thính giả.
Bạn chắc chắn đúng rằng amygdala là một trung tâm chính trong việc phát hiện mối đe dọa. Nhiều người không biết điều này vì nó không được thảo luận đủ trong các bài viết phổ biến về khoa học thần kinh, đó là amygdala có khả năng học hỏi theo nghĩa là nó rất dễ bị ảnh hưởng bởi tính linh hoạt phụ thuộc vào ngữ cảnh. Ý tưởng rằng việc trở nên cảm xúc mãnh liệt có thể là tiêu cực, như sợ hãi, hoặc tích cực, như “Ôi, tôi thích điều đó,” đúng đến một mức độ nào đó. Nhưng theo thời gian, não bộ thay đổi để, trong một số trường hợp, cảm giác adrenaline có thể tạo ra sự phóng thích dopamine liên quan đến điều đó.
Nhưng có một tập hợp cấu trúc não rất thú vị mà không được thảo luận đủ, tôi chỉ muốn đề cập vì bạn đã hỏi về khoa học thần kinh. Tôi có một nghiên cứu sinh sau tiến sĩ trong phòng thí nghiệm của mình tên là Hikyung Jung, một nghiên cứu sinh tuyệt vời đang nghiên cứu về sự lây lan cảm xúc. Chúng tôi quan tâm đến các đối tượng con người, nhưng những nghiên cứu này là trên động vật. Một thành viên của một loài được quan sát và sau đó được bắt chước bởi một thành viên khác của loài đó. Đây là một khía cạnh rất mạnh mẽ trong hành vi của con người và động vật không phải con người.
Và có một cấu trúc trong não được gọi là claustrum. Hầu hết mọi người không biết về nó, nhưng nó dường như rất quan trọng cho điều này. Cô ấy đã thực hiện một loạt thí nghiệm tuyệt vời cho thấy rằng khi động vật quan sát các động vật khác, dù trong trạng thái tích cực hay trạng thái sợ hãi, nhưng trong trường hợp này là trạng thái sợ hãi, chúng sẽ kích hoạt claustrum của chính mình để tham gia vào mạch cingulate cortex và, tất nhiên, amygdala, v.v., những vùng này sẽ sáng lên như thể chúng đang trải nghiệm điều đó. Nhưng không ở mức độ tương tự, nhưng theo thời gian, điều mà người ta có thể thấy là sự gia tăng, một tính linh hoạt của những mạch này để những mối đe dọa nhỏ hơn bắt đầu tạo ra những phản ứng nội tâm lớn hơn. Điều này kết hợp cả công trình của Hikyung và các công trình khác đã được công bố kể từ đó.
Vì vậy, điều này cho thấy rằng não bộ của chúng ta rất nhạy cảm với trạng thái cảm xúc của người khác. Điều này là tốt, chẳng hạn như sự đồng cảm.
Nhưng theo thời gian, não bộ của chúng ta thay đổi và thực sự cần ít kích thích hơn để kích hoạt phần tiêu cực trong chính mình.
Và có lẽ đây là một cách tốt để chuyển sang thảo luận về những gì chúng ta đang quan sát trong xã hội hiện nay, không chỉ về mặt chính trị.
Nhưng việc được tuyển vào một nhóm là một chuyện. Nhưng một khi bạn đã ở trong nhóm, nếu chúng ta suy nghĩ qua lăng kính của công việc này, có vẻ như nó yêu cầu ít điều tiêu cực hơn để ở lại trong nhóm đó nhưng lại muốn chiến đấu ngày càng mạnh mẽ hơn để bảo vệ một lý do.
Điều đó có hợp lý không?
Tôi nghĩ là hoàn toàn hợp lý. Và như tôi đã đề cập trong cuốn sách của mình về những kẻ bắt nạt, tôi nghĩ sự phân cực thực sự thể hiện điều đó.
Vì vậy, một khi bạn ở trong nhóm của mình và bạn thấy nhóm khác không chỉ có quan điểm khác mà còn là kẻ thù, thì não bộ của bạn không cần phải làm việc về điều đó nữa. Vụ việc đã khép lại. Họ là kẻ thù. Câu hỏi duy nhất là, chúng ta sẽ làm gì bây giờ?
Và nghiên cứu cho thấy rằng khi bạn nói chuyện với những người trong nhóm của bạn, thay vì cùng nhau, bạn lại càng xa cách hơn.
Và đối với tôi, điều thú vị trong các vụ án pháp lý, đặc biệt là trong luật gia đình, là bạn có, như gia đình mà tôi đã mô tả, bạn có gia đình nói chuyện với nhau. Bạn kéo một luật sư vào đó. Luật sư nói chuyện với họ. Luật sư có thể nhận được sự tức giận cao độ, hoặc cam kết để cứu người này.
Và có thể bạn đưa một nhà trị liệu vào bức tranh, và họ chỉ nói chuyện với nhau. Họ càng ngày càng xa cách hơn.
Và đó thường là lúc chúng ta có vụ án tòa án xung đột cao. Họ trở lại tòa án mỗi sáu đến mười hai tháng, đôi khi kéo dài nhiều năm.
Tôi có những vụ án mà mọi người đã ở tòa án như mỗi năm trong tám hoặc chín năm. Và đây là những vụ án mà việc ly hôn đã được thực hiện từ lâu.
Điều mà mọi người không nhận ra là những tranh chấp quyền nuôi con tồi tệ nhất thường xảy ra sau khi ly hôn đã xong.
Và tôi nghĩ điều đó là vì mọi người đang dành nhiều thời gian hơn để nói chuyện với đội của họ.
đến nhóm của riêng họ, và điều đó khiến họ càng xa nhau hơn.
Cái nhìn của họ về phía bên kia ngày càng tồi tệ hơn.
Và đó là lý do tại sao tôi nghĩ cấu trúc thực sự quan trọng.
Vì vậy, tôi nghĩ về mặt chính trị, chúng ta có hai vũ trụ khác nhau mà không nhất thiết phải nói chuyện với nhau, và chúng thực sự tạo ra một cảm giác cộng đồng.
Mọi người đang tìm kiếm cộng đồng, và họ tìm thấy nó.
Nhưng tôi nghĩ điều đó được nuôi dưỡng bởi hệ sinh thái truyền thông.
Mọi người đều có phương tiện truyền thông riêng của họ.
Và vì vậy chúng ta có hai vũ trụ nói chuyện với chính mình, ngày càng xa nhau hơn.
Và đó là lý do tại sao các cuộc bầu cử dường như không tạo ra sự khác biệt nào trong tất cả những điều này, vì các cuộc bầu cử quyết định ai sẽ làm chính phủ, nhưng chúng không giải quyết được các cộng đồng đối kháng.
Và chúng thu hút rất nhiều sự chú ý.
Và thật buồn khi nói rằng, tôi nghĩ văn hóa của chúng ta đã chuyển từ chính phủ, rằng chính trị liên quan đến chính phủ, và các chi tiết cụ thể, và các giá trị của chính phủ là điều gì đó tốt cho nhóm của chúng ta, tốt cho đất nước của chúng ta, sự đoàn kết, quyền công dân.
Chúng ta nên cùng nhau trong điều này, rằng chính trị đã chuyển sang giải trí.
Các giá trị của giải trí là phải cực đoan, phải cảm xúc, và giải trí được thúc đẩy bởi kịch tính trong hàng ngàn năm.
Và kịch tính là sự đối kháng giữa chúng ta và họ.
Và như tôi đã đề cập trong cuốn sách về những kẻ bắt nạt, có một cuộc khủng hoảng khủng khiếp, có một nhân vật phản diện xấu xa, và có một siêu anh hùng.
Và nếu bạn có ai đó kể câu chuyện đó cho cộng đồng của họ, họ sẽ yêu thích người đó.
Nhưng bây giờ chúng ta có hai cộng đồng trong chính trị yêu bản thân và ghét bên kia, và các cuộc bầu cử không giải quyết điều đó.
Đó là một chướng ngại vật trên con đường đến xung đột cao.
Và đó không phải là một dấu hiệu tốt, và chúng ta phải tìm cách để thu hẹp khoảng cách.
Và có những cách.
Bạn có thể để mọi người nói chuyện với nhau một cách trực tiếp.
Có rất nhiều nhóm đang cố gắng nói, hãy kết nối thay vì chia rẽ.
Nếu chúng ta mất cân bằng quá xa, chúng ta sẽ gặp phải những vấn đề xung đột lớn hơn và lớn hơn.
Vì vậy, càng nhiều người nhận thức được mô hình này, họ càng có thể nói rằng, “Này, tôi dường như là một phần của nhóm này, nhưng tôi muốn, bạn hàng xóm của tôi nghĩ khác, tôi sẽ lắng nghe họ.”
Điều đang thiếu là sự lắng nghe.
Tôi muốn tạm dừng một chút và cảm ơn một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, Function.
Gần đây, tôi đã trở thành thành viên của Function sau khi tìm kiếm một phương pháp toàn diện nhất cho việc xét nghiệm trong phòng thí nghiệm.
Mặc dù tôi đã là một người hâm mộ việc xét nghiệm máu từ lâu, nhưng tôi thực sự muốn tìm một chương trình sâu hơn để phân tích máu, nước tiểu và nước bọt nhằm có cái nhìn toàn diện về sức khỏe tim mạch, tình trạng hormone, sự điều hòa hệ miễn dịch, chức năng chuyển hóa, tình trạng vitamin và khoáng chất, cũng như các lĩnh vực quan trọng khác của sức khỏe và sự sống động tổng thể của tôi.
Function không chỉ cung cấp xét nghiệm hơn một trăm chỉ số sinh học quan trọng cho sức khỏe thể chất và tinh thần, mà còn phân tích những kết quả này và cung cấp những hiểu biết từ các bác sĩ về kết quả của bạn.
Ví dụ, trong một trong những xét nghiệm đầu tiên của tôi với Function, tôi đã phát hiện ra rằng tôi có hai mức thủy ngân cao trong máu.
Điều này hoàn toàn bất ngờ đối với tôi, tôi không hề biết trước khi thực hiện xét nghiệm.
Function không chỉ giúp tôi phát hiện điều này, mà còn cung cấp những hiểu biết từ bác sĩ về cách tốt nhất để giảm mức thủy ngân đó, bao gồm việc hạn chế tiêu thụ cá ngừ, vì tôi đã ăn rất nhiều cá ngừ, đồng thời cũng cố gắng ăn nhiều rau xanh và bổ sung NAC và acetylcysteine, cả hai đều có thể hỗ trợ sản xuất glutathione và giải độc, và giúp giảm mức thủy ngân của tôi.
Xét nghiệm trong phòng thí nghiệm toàn diện như thế này rất quan trọng cho sức khỏe, và trong khi tôi đã thực hiện nó trong nhiều năm, tôi luôn thấy nó quá phức tạp và tốn kém.
Tôi đã rất ấn tượng với Function, cả về mức độ dễ sử dụng, tức là thực hiện xét nghiệm, cũng như sự toàn diện và tính khả thi của các xét nghiệm, đến nỗi gần đây tôi đã…
tôi đã tham gia vào hội đồng tư vấn của họ, và tôi rất vui vì họ đang tài trợ cho podcast này. Nếu bạn muốn thử Function, hãy truy cập functionhealth.com/huberman. Hiện tại, Function có danh sách chờ hơn 250.000 người, nhưng họ đang cung cấp quyền truy cập sớm cho những người nghe Huberman Lab. Một lần nữa, đó là functionhealth.com/huberman để nhận quyền truy cập sớm vào Function.
Tập hôm nay cũng được mang đến cho chúng ta bởi David. David sản xuất một loại thanh protein không giống bất kỳ loại nào khác. Nó có 28 gram protein, chỉ 150 calo và không có gram đường nào. Đúng vậy, 28 gram protein, và 75% calo của nó đến từ protein. Điều này cao hơn 50% so với thanh protein gần nhất. Những thanh này của David cũng có hương vị tuyệt vời. Thanh yêu thích của tôi là loại vị bánh, nhưng tôi cũng thích loại vị sô cô la và loại vị berry. Nói chung, tôi thích tất cả các hương vị. Tất cả đều rất ngon.
Đối với tôi, tôi cố gắng lấy hầu hết calo từ thực phẩm nguyên chất. Tuy nhiên, khi tôi vội vàng, hoặc khi tôi xa nhà, hoặc khi tôi chỉ tìm kiếm một món ăn nhẹ nhanh chóng vào buổi chiều, tôi thường thấy mình đang tìm kiếm một nguồn protein chất lượng cao. Với David, tôi có thể nhận được 28 gram protein chất lượng cao với lượng calo của một món ăn nhẹ, điều này giúp tôi dễ dàng đạt được mục tiêu protein của mình là một gram protein cho mỗi pound trọng lượng cơ thể, và cho phép tôi làm điều đó mà không phải tiêu thụ quá nhiều calo. Như tôi đã đề cập trước đó, chúng rất ngon. Thực tế, chúng ngon đến bất ngờ. Ngay cả độ đồng nhất cũng tuyệt vời. Nó giống như độ đồng nhất của một chiếc bánh quy, kiểu như một chiếc bánh quy dai, điều này khác với những thanh khác mà tôi thường cảm thấy ngán. Tôi chưa bao giờ là một fan lớn của các thanh cho đến khi tôi phát hiện ra thanh của David. Nếu bạn thử chúng, bạn sẽ hiểu tôi có ý gì.
Nếu bạn muốn thử David, bạn có thể truy cập davidprotein.com/huberman. Một lần nữa, liên kết là davidprotein.com/huberman. Theo gợi ý của người bạn và cựu khách mời của podcast này, khách mời hai lần, Rick.
Rubin, tôi đã bắt đầu xem một bộ phim tài liệu về lịch sử của đấu vật chuyên nghiệp, mà mọi người đều đồng ý rằng nó là giả tưởng. Hãy thừa nhận điều đó. Nhưng đó là một cánh cửa đáng chú ý vào một số điều mà bạn đang nói đến, vì tất cả đều phụ thuộc vào khả năng tạo ra phản ứng cảm xúc trong đám đông, và chỉ một lịch sử rất ngắn gọn về nó, như tôi hiểu, và tôi không phải là một chuyên gia, nhưng tôi đã ghi chú về bộ phim tài liệu này như tôi thường làm, ghi chú về hầu hết mọi thứ.
Họ thường có những nhân vật tốt và xấu, những cô gái tốt và xấu, vì đây là đấu vật của nam và nữ, thường không đấu với nhau, mặc dù đôi khi có. Dù sao đi nữa, đã có một sự chuyển đổi xảy ra vào một thời điểm nào đó khi họ không thể tạo ra thêm sự phấn khích và thực sự không thể thu hút thêm sự chú ý đến môn thể thao này bằng cách có những nhân vật tốt và xấu, những cô gái tốt và xấu.
Vì vậy, điều họ cuối cùng đã làm là biến mọi người thành xấu, và tỷ suất người xem đã tăng vọt. Mọi người đều xấu. Tiền đề cơ bản là cả hai đội đều gian lận, và vì vậy họ cũng phải cư xử không tốt. Và điều này đã tạo ra một kỷ nguyên hoàn toàn của những người xấu làm những điều xấu, tạo ra những phản ứng cảm xúc mạnh mẽ hơn nữa.
Và điều này rất phù hợp với khoa học thần kinh về cảm xúc. Những cảm xúc như sự kinh ngạc, hạnh phúc, niềm vui, ý nghĩa, sự thích thú. Đây là những cảm xúc mạnh mẽ, và tôi sẽ không nói, vì không có dữ liệu nào hỗ trợ ý tưởng rằng sợ hãi, tức giận, bị đe dọa, v.v., là những cảm xúc mạnh mẽ hơn, nhưng chúng có xu hướng thúc đẩy nhiều hành vi hơn. Nói cách khác, mọi người sẽ làm nhiều hơn. Điều này cũng được biết đến trong lĩnh vực kinh tế hành vi.
Mọi người sẽ làm nhiều hơn để tránh mất mát một cái gì đó hơn là để đạt được một cái gì đó, thật buồn, nhưng đây là cách mà loài người của chúng ta được lập trình vì những lý do có ý nghĩa tiến hóa. Vì vậy, điểm mấu chốt là tôi nghĩ rằng về mặt xã hội và có thể là giữa các cá nhân, vì hai điều này mô phỏng lẫn nhau ở mọi cấp độ, từ cá nhân cho đến văn hóa, dường như đang tham gia.
Trong những trạng thái cảm xúc ngày càng gia tăng này, và giờ đây dường như xung đột là quy tắc của ngày hôm nay. Thật buồn, và bạn có thể tự hỏi điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng có vẻ như điều này thưởng cho những cá nhân có xung đột cao vì họ không bị phát hiện.
Vì vậy, bây giờ có một đồng nghiệp rất tức giận về điều gì đó họ thấy trên tin tức và đang cố gắng thu hút mọi người hoặc tạo ra một vấn đề xung quanh điều gì đó mà thực sự có phải là một vấn đề không? Ý tôi là, có một số vấn đề thực sự trong nơi làm việc và ở trường học, nhưng điều này có thực sự là một vấn đề không?
Người đó cách đây 10 năm, mọi người sẽ nghĩ rằng, “Đây là một người có vấn đề,” và sẽ lùi lại. Bây giờ thì dường như, vì tiêu chuẩn đã thay đổi, tôi nghĩ rằng nó không còn là tín hiệu nổi bật giữa tiếng ồn nữa. Nó, như chúng ta nói trong khoa học, nằm trong tiếng ồn.
Đúng vậy. Những gì chúng ta thấy là những hệ thống truyền thông này, tôi gọi chúng như vậy, bị thu hút bởi những cá nhân có xung đột cao, và những cá nhân có xung đột cao lại bị thu hút bởi sự chú ý. Họ muốn được chú ý. Vì vậy, có một sự kết hợp gần như giữa sự phơi bày truyền thông và những cá nhân có xung đột cao. Và đó là điều kéo mọi người lại với nhau.
Tôi nghĩ rằng mọi người đang tìm kiếm cộng đồng trong những ngày này. Và trước đây, nó thường xoay quanh công việc, như một nhiệm vụ chung. Nhưng bây giờ chúng ta làm rất nhiều công việc một mình, hoặc trong những nhóm nhỏ, và vì vậy bạn có được cảm giác thực sự về cộng đồng.
Mọi người trước đây nhận được điều đó từ nhà thờ, hoặc hội đường, hoặc nhà thờ Hồi giáo, hoặc bất cứ điều gì, và điều đó đã yếu đi. Và vì vậy, bây giờ chúng ta nhận được điều đó rất nhiều, cộng đồng cảm xúc mãnh liệt từ chính trị. Và vì vậy có một cộng đồng cho bạn, và có một cộng đồng cho bạn.
Vì vậy, họ tự kéo nhau lại. Họ nhận được cái gì đó, tôi không biết, một cú sốc dopamine, hoặc bất cứ điều gì, và điều đó làm họ mạnh mẽ hơn.
Vì vậy, điều đang xảy ra là chúng ta đang tách ra. Nhưng đối với tôi, câu trả lời là phơi bày các mẫu và hiểu về bộ não của chúng ta, nhận ra những gì đang xảy ra. Người này có lẽ đang ph exag hóa khi họ nói rằng những người đó là xấu xa.
Người này có lẽ đang phóng đại khi họ nói rằng những người đó ngu ngốc. Dù là gì đi nữa, chúng ta cần nhận ra rằng, được rồi, đừng hoàn toàn tin vào điều đó. Điều khiến tôi thấy thú vị là, tôi không biết điều đó xảy ra như thế nào, nhưng tôi nhận được tin nhắn yêu cầu đóng góp cho các chiến dịch từ cả những người bảo thủ và tự do. Tôi nhận được cả hai. Và đoán xem? Chúng trông giống nhau, và chúng nói rằng, “Ngày tận thế đang đến. Bạn phải đóng góp 10 đô la hoặc 100 đô la để cứu thế giới, và ngày tận thế đang đến vì họ.” Tất cả đều dựa trên nỗi sợ hãi. Và nó dựa trên nỗi sợ hãi, nhưng nó lại gắn kết với cảm xúc của bạn. Tôi biết những điều này, vì vậy tôi có thể nói, “Được rồi, vuốt, vuốt, vuốt, vuốt đi.” Nhưng nhiều người không biết rằng điều này đang xảy ra. Họ không hiểu cảm xúc có thể lây lan như thế nào và tôi nghĩ rằng những cảm xúc xung đột cao thì càng dễ lây lan hơn. Vì vậy, đối với tôi, điều quan trọng là giáo dục mọi người về những động lực này để bạn không bị cuốn vào chúng quá nhiều. Như tôi sẽ không xem tin tức truyền hình quá nửa giờ, nhưng bạn có thể có tin tức truyền hình 24/7. Và kể từ năm 1995, 1996, khi họ cho phép – họ cấp giấy phép cho đài phát thanh và truyền hình mà không cần phải nói về phía bên kia của câu chuyện. Trước đó, bạn phải – theo quy tắc công bằng, bạn phải nói về phía bên kia. Nếu bạn ủng hộ một ứng cử viên, bạn phải nghe từ phía bên kia. Bạn không cần phải làm điều đó sau năm 1995, ’96. Vì vậy, chúng ta đã có MSNBC và Fox News hơi lệch về phía bên, hơi bảo thủ, hơi tự do. Giờ đây, chúng ta đã có 30 năm như vậy, xa hơn rất nhiều, và các cộng đồng xung quanh mỗi bên. Và nếu bạn nói, “Được rồi, có lẽ tôi đang nghe một số điều phóng đại ở đây.” Vậy nên tôi có thể tự kiểm tra bản thân. Và người này đang cố gắng trở thành một người hùng và biến những người đó thành quái vật. Tôi sẽ không làm điều đó. Vì vậy, tôi không ủng hộ việc quản lý của chính phủ. Điều tôi muốn là mọi người có thể nói, “Được rồi, tôi thấy điều gì đang xảy ra. Tôi sẽ không để cảm xúc của mình bị cuốn vào.” Và tôi nghĩ đối với tôi, đó là một trong những mục tiêu, là để mọi người học được, “Tôi không cần phải…”
“Thấm nhuần cảm xúc.”
Bởi vì đó là nơi vấn đề nằm, mọi người bị mắc kẹt về mặt cảm xúc và không được thông tin đầy đủ.
Một số dấu hiệu của một tính cách xung đột cao là gì?
Bởi vì trong một thế giới lý tưởng, chúng ta tránh xa những người này.
Và một lần nữa, chúng tôi không cố gắng nói rằng họ là những người xấu.
Một số người trong số họ là người xấu, một số người thì không.
Nhưng vì tôi không phải là một nhà tâm lý học lâm sàng, còn bạn thì có, bạn chắc chắn có thể đưa ra đánh giá tốt hơn tôi.
Có những cách nào để tránh những tình huống này ngoài quy tắc năm đầu tiên?
Và sau đó hãy nói về một số cách để thoát khỏi những người này dựa trên kiểu hình độc đáo của họ.
Vậy có câu hỏi hoặc tập hợp câu hỏi nào mà một người nên tự hỏi khi họ có khả năng hẹn hò với ai đó, có khả năng trở thành bạn bè với ai đó, có khả năng trở thành đồng nghiệp với ai đó, và vân vân?
Vâng.
Điều thú vị là thường thì cảm giác trực giác của bạn cho bạn biết có điều gì đó không ổn ở đây, như người đó đột nhiên có một ý kiến gây sốc về người khác.
Họ nói, “Người đó thật sự là một kẻ ngốc, và bạn biết rằng người đó không phải là một kẻ ngốc.”
Và đột nhiên, điều gì đó trở nên không tương xứng.
Tôi nghĩ rằng cảm xúc không tương xứng thường là một yếu tố kích thích.
Tôi đã đưa vào nhiều cuốn sách của mình bây giờ, cái mà tôi gọi là phương pháp mạng, là chú ý đến lời nói của họ, cảm xúc của bạn và hành vi của họ.
Vì vậy, bắt đầu với lời nói, họ có sử dụng nhiều từ đổ lỗi không?
Tất cả đều là lỗi của người đó.
Họ có sử dụng những từ tất cả hoặc không có không?
Họ dường như nhìn mọi thứ qua một ống kính hẹp, rằng có tất cả tốt, có tất cả xấu.
Cảm xúc không được quản lý, mà họ có thể hoặc không thể thể hiện, như tôi đã giải thích, một số người giỏi trong việc che giấu tất cả điều đó, mặc dù điều đó khiến họ khổ sở bên trong.
Và những hành vi cực đoan, họ có làm những điều mà 90% mọi người sẽ không bao giờ làm không?
Và tôi sẽ đưa ra một ví dụ ở đây, và tôi sẽ không nói tên thành phố, nhưng có một thị trưởng, có một người là đại biểu quốc hội, và họ đã quyết định tranh cử làm thị trưởng ở thành phố của họ, thay vì bay đi để tham gia quốc hội.
Nhưng khi họ bay đi bay về để tham dự Quốc hội, điều này diễn ra ở California, tôi sẽ nói như vậy. Mọi người có thể dễ dàng tìm kiếm thông tin này.
Vì vậy, người này, bay đi bay về, một ngày, một đêm, đứng, bạn biết đấy, có một hàng để lấy hành lý ở sân bay sau khi bạn xuống máy bay. Và anh ta được bảo chờ trong hàng để lấy hành lý của mình.
Và anh ta nói, “Bạn không biết tôi là ai sao?” Và anh ta đã chen lên phía trước hàng, và đã cãi nhau với người đứng sau quầy, nói, “Bạn không biết tôi là ai sao? Tôi muốn lấy hành lý của tôi ngay bây giờ.”
Và cô ấy nói, “Bạn không có nó bây giờ. Bạn không thể có nó ngay bây giờ.” Và anh ta đã đẩy cô ấy và làm cô ấy ngã. Anh ta đã đẩy nhân viên hàng không này ra sau quầy và làm cô ấy ngã.
Đây là một thị trưởng của một thành phố lớn — Chưa, anh ta chưa phải là thị trưởng. Anh ta là một thành viên Quốc hội. Xin lỗi.
Dù sao, điều đó có nghĩa là anh ta — Không, không, tôi biết một số thành viên Quốc hội rất đàng hoàng, nhưng như vậy, vâng. Nhưng vì vậy, anh ta là một — Vâng, trong bất kỳ trường hợp nào, người này có thể là bất kỳ nghề nghiệp nào khác nhau. Có thể, vâng.
Đúng vậy, đây là hành vi chống xã hội. Nhưng đây là một người nổi tiếng. Vì vậy, điều này đã xuất hiện trên tất cả các phương tiện truyền thông ngày hôm sau. Đây là 20 năm trước, có thể 15 năm trước, gì đó như vậy. Trời ơi.
Dù sao, nó đã có trên báo ngày hôm sau. Tờ báo nói rằng một thành viên Quốc hội nào đó đã có xô xát thể chất với nhân viên hàng không, làm cô ấy ngã. Một nửa số người nói, “Thật tồi tệ.” Và nửa còn lại nói, “Chờ đã, chờ đã. Anh ta đã thiếu ngủ. Anh ta đã bay qua cả nước. Bạn phải hiểu rằng anh ta đã bị căng thẳng.”
Và đây là lúc phương pháp của tôi xuất hiện. 90% mọi người sẽ không làm như vậy, ngay cả khi họ thiếu ngủ. Và tôi bay đi bay về rất nhiều, và tôi không — tôi không làm như vậy. Tôi muốn nghĩ rằng 99% mọi người sẽ không làm như vậy. Tôi nghĩ bạn đúng. 99% — Để có hành động thể chất với một nhân viên hàng không vì một chiếc túi.
Việc cắt hàng ở phía trước là điều không thể chấp nhận, việc xô đẩy nhân viên hàng không thì thật sự quá đáng.
Đúng vậy, chính xác.
Vậy là — Dù sao đi nữa, anh ta đang chạy đua cho chức thị trưởng.
Và tôi nghĩ, “Người này là một người có xung đột cao.
Nếu anh ta được bầu, anh ta sẽ không phải là một thị trưởng tốt.
Anh ta sẽ gặp rất nhiều rắc rối với những người xung quanh mình.
Và rồi, bạn đoán xem chuyện gì xảy ra?
Anh ta được bầu.”
Trong vòng, tôi nghĩ, là tám tháng, anh ta — và đây là trước khi phong trào #MeToo bắt đầu, nhưng mọi người đang báo cáo rằng anh ta quấy rối phụ nữ, quấy rối tình dục phụ nữ.
Phụ nữ vào văn phòng của anh ta để gặp gỡ, những người chuyên nghiệp, có kinh nghiệm, quan trọng.
Và anh ta thì muốn chạm vào họ rất nhiều, một cách không thích hợp, họ không muốn bị chạm vào.
Dù sao đi nữa, phụ nữ bắt đầu phàn nàn về anh ta.
Tin tức bắt đầu lan ra.
Vâng, điều này đã xảy ra với nhiều người khác nhau mà anh ta không tấn công tình dục họ, nhưng anh ta đang đối xử tệ với họ.
Vì vậy, nó cắt ngang qua nhiều lĩnh vực.
Nó không chỉ diễn ra trong văn phòng, mà còn ở sân bay.
Nó cơ bản là bất cứ khi nào anh ta không có được điều mình muốn, anh ta sẽ nổi cơn thịnh nộ.
Và đó là điều với các rối loạn nhân cách là một phạm vi hành vi hẹp hơn được lặp lại trong nhiều bối cảnh khác nhau.
Vì vậy, anh ta phù hợp với tất cả điều đó.
Vậy rối loạn nhân cách nào tôi sẽ không chẩn đoán cho anh ta, nhưng nó thu hẹp lại còn một hoặc hai.
Vì vậy, nó không phụ thuộc vào bối cảnh.
Nó là —
Nó là phổ biến.
Phổ biến.
Và từ đó có trong cẩm nang chẩn đoán, rằng nó phổ biến ở, tôi nghĩ, một vài bối cảnh.
Tôi nghĩ đó là những từ.
Nhưng hãy để tôi kết thúc, vì phần cuối của câu chuyện là anh ta cũng có các ủy ban và những người mà đáng lẽ phải hoàn thành công việc.
Anh ta không muốn họ suy nghĩ.
Anh ta muốn — anh ta muốn làm việc suy nghĩ và chỉ cho họ phải làm gì.
Vì vậy, anh ta đi quanh làm xa lánh nhiều người.
Trong vòng tám tháng, anh ta đã ra khỏi văn phòng.
Bởi vì có đủ người cảm thấy không hài lòng, và cách mà ông ấy rời khỏi văn phòng là một số lãnh đạo chính phủ đã nói với ông ấy – tôi nghĩ đó là luật sư thành phố hoặc gì đó – “Nếu ông từ chức ngay bây giờ, chúng tôi sẽ giúp ông với các chi phí pháp lý của ông,” vì ông ấy bắt đầu bị kiện vì một số vấn đề này. Thành phố kiện ông ấy sẽ giúp ông với các chi phí pháp lý nếu ông từ chức ngay bây giờ. Và đã bắt đầu có một phong trào kiến nghị cho một số – tôi không biết cơ chế, như một cuộc bầu cử đặc biệt hay gì đó để loại bỏ ông ấy. Dù sao, trong vòng tám tháng, ông ấy đã rời khỏi văn phòng. Và bây giờ bạn không nghe thấy về ông ấy trong thành phố đó. Đây là một trường hợp rất thú vị, thực sự nổi bật, mặc dù vẫn còn ẩn danh dựa trên cuộc trò chuyện này. Tôi tự hỏi liệu ở một mức độ tinh tế hoặc điển hình hơn, điều sau đây có thông tin hay không. Tôi không tìm kiếm sự xác nhận cho ví dụ mà tôi sắp đưa ra, nhưng tôi đã rất ngạc nhiên đôi khi về cách mà một người mà tôi gặp lần đầu tiên khi đi ăn sẽ cư xử với nhân viên phục vụ. Đúng vậy. Không một cách rõ ràng là coi thường họ, nhưng đôi khi có phần coi thường nhẹ nhàng, hoặc cảm thấy như lượng chất lỏng được đổ vào ly của họ như một cách nào đó là chỉ dấu về cảm xúc của người phục vụ đối với họ hoặc không. Đừng đối xử với tôi như vậy. Như việc đọc vào những điều này, nơi bạn chỉ nghĩ trong đầu, “Ôi, cuộc sống chắc hẳn rất khó khăn cho bạn. Ai đang chú ý đến những điều này?” Và đó là một điều mà tôi đã nhận thấy ở mọi người, và nó đã chứng minh là thông tin. Thật sự là một điều hữu ích để thấy. Đó là một phần của những gì bạn thấy, hành vi của họ và hành vi của họ đối với những người khác. Đây là một điều tuyệt vời. Tôi không nhớ tên chương trình, nhưng có một người đứng đầu một công ty, và khi ông ấy phỏng vấn những người cho các công việc cấp cao, ông ấy giả vờ là một tài xế taxi hoặc gì đó, sẽ đón họ tại sân bay như một tài xế taxi và xem họ cư xử với ông ấy như một tài xế taxi.
Và rồi anh ấy vào phòng phỏng vấn, và anh ấy là người phỏng vấn họ.
Trong một số trường hợp, mọi người đã đối xử với anh ấy rất thiếu tôn trọng, và tôi nghĩ, “Bây giờ tôi biết, đây không phải là người mà tôi muốn làm việc cùng.”
Thông minh.
Tôi đã quyết định không làm việc cho ai đó nhiều năm trước khi tôi ở một giai đoạn rất khác trong sự nghiệp của mình, dựa trên cách mà người đó đối xử với một người dọn dẹp.
Và thật tuyệt vời vì đó chỉ là một tương tác rất ngắn, và không phải là người này đã la mắng người dọn dẹp.
Đó là kiểu sự khinh thường.
Và tôi nhớ, đó là cách tiếp cận của bạn trên web.
Đó là những lời của anh ấy đối với người dọn dẹp.
Nó là, “Phản ứng cảm xúc của tôi giống như, tôi cảm thấy như mình bị đá vào bụng.”
Giống như, “Này, nó chỉ cảm thấy như một pha bóng, tôi sẽ gọi là sự thô bạo không cần thiết.”
Vâng.
Nó nhẹ nhàng từ góc độ không ai bị đánh đập hay gọi ai đó bằng những cái tên.
Nhưng tôi nhớ đã nghĩ, “Ôi, điều đó thật tệ.”
Và sau đó, hành vi của họ chỉ là quay lại những gì họ đang nói.
Và tôi biết trong khoảnh khắc đó, tôi thực sự cảm thấy thất vọng vì trong khoảnh khắc đó tôi biết, “Ôi trời ơi, tôi không thể làm việc cho người này.
Tôi nghĩ tôi không thể.”
Và tôi đã quyết định không làm, và thực sự phản ứng của họ đối với quyết định không làm của tôi, vì nhiều lý do khác nữa, đã xác nhận mọi thứ mà tôi nghi ngờ trong một tương tác nhỏ đó.
Vâng.
Nhưng thật thú vị vì chúng ta được đào tạo để thu thập dữ liệu một cách cẩn thận, và chúng ta không muốn đưa ra những phán đoán vội vàng.
Có thể ai đó thực sự đang có một ngày tồi tệ, nhưng trong trường hợp này, đó là quyết định đúng đắn để không làm việc cho họ.
Cảm ơn Chúa.
Tôi cảm ơn những vì sao may mắn của mình.
Có một số quyết định thực sự tồi tệ về con người trong cuộc đời tôi.
Đó là một quyết định thực sự tốt.
Tôi chưa bao giờ dành một ngày để hối tiếc về điều đó, và tôi đã đi làm cho một người khác tuyệt vời hơn.
Tuyệt vời.
Nhưng như bạn đã nói, những điều này đôi khi tác động ở mức độ thân thể, thay vì một loại gì đó.
Của, chờ đã, một điều gì đó rất phân tích và trí tuệ. Nó như thể chạm vào một mạch rất nguyên thủy. Tôi không thể không nghĩ rằng nhà thần kinh học trong tôi muốn nói, “Chắc chắn phải có điều gì đó ở cấp độ cơ thể nơi chúng ta đi.” Điều đó thật rối rắm, và bạn không thể chỉ ra một từ cụ thể, và sau đó bạn bắt đầu tự hỏi bản thân. Đó là vấn đề. Bạn tự hỏi, “Chà, có thể là giọng điệu của họ không đúng. Có thể đó là nhận thức của riêng tôi, nhưng tôi không biết. Có thể cơ thể không nói dối. Có thể nó biết.” Tôi nghĩ cơ thể giống như một người phản ứng đầu tiên, và chúng ta nên chú ý đến điều đó, đặc biệt là với những tính cách xung đột cao, đặc biệt là những kẻ lừa đảo, mà là một phần của tính cách chống xã hội, và những người tôi đã gặp rất giỏi trong việc này, là lời nói của họ rất đúng, và bộ não của bạn như được xoa dịu bởi chúng. Bạn nghĩ, “Người này hiểu, và tôi hoàn toàn thoải mái. Họ quyến rũ,” tất cả những điều đó, và ruột của bạn nói, “Chờ đã, họ không đồng điệu. Tôi có cảm giác lạnh lẽo này. Tại sao tôi lại có cảm giác lạnh lẽo này?” Tôi nghĩ rằng họ nhắm đến suy nghĩ trí tuệ của bạn, và ruột của bạn hiểu, vì họ, theo một cách nào đó, có tính săn mồi, giống như những người chống xã hội thường có tính săn mồi. Những người đó có đôi mắt chết. Tôi đã biết một vài người. Tôi đã biết một vài người. Cả nam và nữ, và đôi mắt của họ, tôi chỉ có thể mô tả, và tôi là một nhà thần kinh học về thị giác. Đó là sự nghiệp của tôi, và đó là hai mảnh nhỏ của não ngay đó, và có điều gì đó về sự chết chóc, và tôi không có khoa học để hỗ trợ những gì tôi sắp nói, để nói rằng có điều gì đó về sự chết chóc trong đôi mắt của họ. Có thể đồng tử của họ không thay đổi hình dạng với mức độ kích thích giống như cách mà những người khác làm, vì chúng ta biết điều đó xảy ra ở những người khỏe mạnh với hệ thần kinh tự động khỏe mạnh, nhưng có điều gì đó thiếu thốn. Mọi người tạo ra đủ loại lý thuyết trên mạng, như, “Tôi không phải là người chớp mắt nhiều. Khi tôi tập trung, việc chớp mắt làm gián đoạn dòng chảy của tôi, và đây thực sự là một cách tôi có thể nhớ mọi thứ.”
Mọi người có những lý thuyết về việc nháy mắt và không nháy mắt. Nghiên cứu không hỗ trợ bất kỳ mối quan hệ nào giữa tần suất nháy mắt và tính cách. Họ cũng có một lý thuyết toàn diện về Zuck. Anh ấy không nháy mắt. Do đó, anh ấy là cái gì đó. Anh ấy là một con robot. Không có điều nào trong số đó đứng vững. Tuy nhiên, điều mà chúng ta có thể thấy rõ là sự không khớp giữa lời nói và cảm xúc mà nó tạo ra trong chúng ta. Nó giống như nghe có vẻ đúng, nhưng lại không cảm thấy đúng. Tôi ước gì chúng ta hiểu rõ hơn về điều này ở cấp độ khoa học. Có rất nhiều lý thuyết, nhưng không có nhiều công cụ. Một ngày nào đó, tôi nghĩ, vâng. Vâng. Các công cụ để đo lường những thứ này đang ngày càng tốt hơn. Tôi muốn hỏi bạn về những cách khác để biết nếu bạn đang tương tác với một người có xung đột cao khi các tín hiệu tinh tế hơn. Có những điều khác hoặc ví dụ về phương pháp web nào đó mà bạn nghĩ đến không? Đối với tôi, tất nhiên, khi xử lý các vụ án, đặc biệt là ở tòa án, có rất nhiều thứ được viết ra. Có thể nhìn vào những gì được viết và rất nhiều từ ngữ đổ lỗi, những từ ngữ tất cả hoặc không có gì. Cô ấy đã làm điều này, và cô ấy đã làm điều đó, và những từ ngữ miệt thị, cô ấy ngu ngốc hoặc gì đó. Hoặc anh ấy là một kẻ bắt nạt, anh ấy là cái này và cái kia, điều đó khiến tôi chú ý hơn. Vâng. Làm thế nào để bạn phân biệt giữa việc chiếu rọi và một điều thực sự, bây giờ trực tuyến? Một trong những cách nhanh nhất để có được một tài khoản mạng xã hội phổ biến là ai đó đưa ra lời khuyên về cách tránh những người xấu. Gọi tên, thao túng tâm lý, những kẻ narcissist, xã hội bệnh hoạn, tâm thần phân liệt, lịch sử về điều đó. Đây là những thuật ngữ lâm sàng mà giờ đây công chúng đang sử dụng để khuếch đại cộng đồng. Một phần, tôi hiểu từ việc nói chuyện với những người ở lĩnh vực công nghệ rằng mạng xã hội là xã hội. Những tài khoản phát triển nhanh nhất là những tài khoản mà bạn không cần nhiều ngôn ngữ để truyền đạt những gì bạn đang cố gắng truyền đạt, như thể thao, khiêu vũ hoặc động vật. Trong số những tài khoản khác phát triển rất nhanh và do đó mang lại phần thưởng cho mọi người là những tài khoản mà…
Bạn đang tuyển dụng những người phản đối tiêu cực này. Trước hết, tôi muốn đảm bảo rằng tôi truyền đạt được điểm này, đó là có rất nhiều cám dỗ để gán nhãn cho mọi người với các rối loạn tâm thần, các rối loạn nhân cách. Điều quan trọng là mọi người không nên làm như vậy. Nếu bạn nghĩ rằng ai đó có thể là người có tính cách tự mãn hoặc có thể có rối loạn nhân cách biên giới hoặc chống đối xã hội, hãy giữ điều đó cho riêng bạn và điều chỉnh cách bạn làm việc với họ để hiệu quả hơn hoặc thận trọng hơn, bất cứ điều gì. Nhưng điều tồi tệ nhất mà tôi nghĩ là mọi người nói, “Ôi, và mọi người đều đồng ý rằng người đó là người có tính cách tự mãn, vì vậy chúng ta cùng nhau chống lại người đó.” Điều đó không có ích gì. Mục tiêu không phải là từ chối mọi người. Mục tiêu là điều chỉnh những gì bạn làm để quản lý mối quan hệ, quyết định, “Được rồi, đó không phải là người mà tôi sẽ gần gũi, nhưng tôi vẫn có thể làm việc với họ hoặc có họ làm hàng xóm hoặc bất cứ điều gì.” Vì vậy, tôi muốn nhấn mạnh điều đó vì tôi nghĩ bạn đúng. Có rất nhiều điều như vậy ngày nay. Mọi người đến với tôi với mối quan tâm đó và nói, “Bill, bạn dạy về các rối loạn nhân cách.” Vâng, để mọi người hiểu các mẫu hành vi và cách điều chỉnh hành vi của chính mình. Tôi không dạy mọi người gán nhãn cho người khác, vì vậy điều đó rất quan trọng. Mọi người đi học nhiều năm và thực hiện hơn 3.000 giờ lâm sàng để học cách làm điều đó đúng cách. Nó giống như việc chẩn đoán bất cứ điều gì, đúng không? Ý tôi là, một bác sĩ da liễu có thể giúp chẩn đoán một mảng da có khả năng ung thư, nhưng chúng ta được dạy rằng chúng ta không nên tự làm điều đó, đúng không? Vì vậy, chúng ta phải thận trọng, nhưng mặt khác, phải nhận thức. Và càng nhận thức nhiều về các mẫu, như việc nhận thức về một người có vấn đề lạm dụng rượu là để nói, “Được rồi, tôi sẽ không phục vụ anh ta rượu trong bữa tối. Anh ấy là một người tuyệt vời, nhưng tôi sẽ bỏ điều đó ra khỏi bữa tối.” Điều chỉnh những gì chúng ta làm thay vì đánh giá họ. Và tôi không coi những người có rối loạn nhân cách là những sinh vật thấp kém hơn.
Tôi thấy họ có một bộ hành vi khác mà họ hình thành chủ yếu từ khi còn nhỏ, vì vậy tôi không trách họ. Tôi có thể không thích những mẫu hành vi của họ, nhưng tôi thực sự không ghét những người như vậy. Tôi đã từng là một nhà trị liệu với những khách hàng như vậy. Vì vậy, tôi nghĩ rằng nhận thức của chúng ta cần phải có, để chúng ta điều chỉnh cách làm việc với mọi người. Nhưng tôi nghĩ rằng cảm giác trực giác là rất quan trọng, và với tư cách là một nhà trị liệu, tôi đã được đào tạo để chú ý đến trực giác của mình vì điều đó sẽ giúp tôi với các khách hàng của mình. Và đó là lý do tại sao phương pháp web, từ ngữ của họ, hành vi của họ, nhưng cách tôi cảm thấy thường cho tôi những gợi ý. Bạn đã đề cập trước đó, và tôi nghĩ rằng điều quan trọng là phải nhấn mạnh rằng các mẫu tương tác của mọi người trong nhiều lĩnh vực khác nhau, với giáo viên ở trường, với các thành viên trong gia đình gần gũi, với những người biết họ tốt nhất tại nơi làm việc, rằng những loại mối quan hệ khác nhau này tiết lộ một mẫu hình. Và một trong những điều tôi chỉ nói từ kinh nghiệm của riêng mình là tôi đã có xu hướng sai lầm. Tôi đã có xu hướng nhấn mạnh quá mức tầm quan trọng của một chứng chỉ. Ví dụ, một số mối quan hệ tình cảm trong quá khứ của tôi đã với những người có trình độ học vấn cao, một số ít có trình độ học vấn thấp hơn, tất cả đều là những người rất thông minh, một số có giáo dục chính thức hơn, một số ít chính thức hơn. Nhưng tôi nghĩ rằng tôi và những người khác đôi khi sẽ nhìn vào CV của ai đó, và tất nhiên đó không phải là chỉ số duy nhất về giá trị của họ, v.v. Nhưng để nhấn mạnh quá mức, như, “Ôi, họ đã làm những điều khó khăn trong một môi trường khó khăn, và do đó chắc chắn họ phải là người tốt.” Vậy bạn có nói rằng những tính cách xung đột cao này tồn tại nhiều hơn hoặc ít hơn trong những môi trường cạnh tranh cao so với những môi trường cạnh tranh thấp không? Tôi không muốn làm điều này về tình trạng kinh tế xã hội, những điều đó có tương quan. Nhưng quá thường xuyên, chúng ta có xu hướng thực hiện loại phân tích tốt trên giấy tờ và quên rằng họ thực sự đo lường như thế nào trong cuộc sống thực. Vâng.
Trước hết, tôi muốn nói rằng chúng ta thấy những người có xung đột cao trong mọi nghề nghiệp, trong mọi nền văn hóa, trong mọi cộng đồng và mọi tầng lớp kinh tế. Tôi không nghĩ có nghiên cứu nào về điều này, nhưng tôi nghĩ rằng lĩnh vực chăm sóc sức khỏe và giáo dục đại học là hai lĩnh vực có tỷ lệ người có xung đột cao hơi cao hơn một chút, vì có một mức độ – ồ, tôi cũng muốn nói đến các nhà thờ. Và chúng tôi đôi khi nhận được tư vấn từ các nhà thờ. Có một sự khoan dung cao đối với những hành vi không nằm trong chuẩn mực. Vậy bạn đã nói về giáo dục đại học và chăm sóc sức khỏe đặc biệt. Và tôi muốn nói đến các nhà thờ – Bạn đang nói về các bác sĩ và các trường đại học? Đúng vậy. Đúng vậy. Vậy – Sinh viên và giảng viên và nhân viên? Đúng, cả hai. Đôi khi là các nhà quản lý. Và tôi tin rằng đó là vì sự khoan dung cao hơn. Các nhà quản lý. Đùa thôi. Tôi may mắn có những nhà quản lý tốt. Chúng tôi đã được ban phước với những nhà quản lý tuyệt vời. Nhưng cho phép tôi đề cập, tôi thực hiện rất nhiều tư vấn. Và một trong những điều mà mọi người đến với tôi là về những người có ít quyền lực, như các trưởng khoa trong các trường đại học. Tôi nhớ một trường đại học mà tôi đã tư vấn về một trưởng khoa, và họ là một trường y. Họ có một người có xung đột cao, ở vị trí cao trong cấu trúc, người mà tôi được cho biết là đã gây hại cho sự nghiệp của một số sinh viên vì họ nhìn họ bằng ánh mắt không thiện cảm hoặc điều gì đó tương tự. Vì vậy, họ sẽ không viết những loại thư giới thiệu mà sinh viên cần. Và làm thế nào chúng ta có thể xử lý với người này? Bởi vì họ đã gắn bó với vị trí của mình. Vì vậy, tôi đã đưa cho họ một loạt các mẹo. Nhưng đó là lý do tại sao tôi nghĩ rằng mọi người cần phải mở mắt trong những lĩnh vực này. Và tôi muốn thêm rằng, vì tôi đang nói về nghề nghiệp, chúng ta thấy điều này nhiều hơn một chút trong các tổ chức phi lợi nhuận và các nhà quản lý phi lợi nhuận. Bởi vì một lần nữa, các tổ chức phi lợi nhuận là những người tốt đang làm những điều tốt. Nhưng họ có sự khoan dung cao hơn đối với các nhà quản lý có hành vi xấu vì họ là những người tốt. Và điều đó cũng làm mờ mắt mọi người.
Có phải là giả định rằng họ là những người tốt hay vì sứ mệnh là tốt?
Sứ mệnh là tốt, và họ đã đầu tư vào sứ mệnh này, vì vậy họ phải là những người tốt.
Bạn có nghĩ đó là một phần lý do khiến họ đến được đó không?
Có.
Và điều mà rất khó khăn là mọi người đều có phần độc đáo, nhưng cũng có những mẫu hành vi dễ nhận biết khi bạn biết để tìm kiếm chúng.
Và chúng ta đang làm nhiều hơn trong môi trường làm việc bây giờ.
Và các nhà tuyển dụng muốn biết, chúng tôi muốn thăng chức cho người này.
Đó có phải là một ý tưởng tốt hay xấu?
Chà, hãy xem xét các mẫu hành vi.
Bởi vì một khi bạn đặt họ vào một vị trí cố định, mọi thứ sẽ trở nên khó khăn hơn.
Tôi đã được tiếp cận bởi các hội đồng thành phố.
Họ nói, chúng tôi có một người trong hội đồng thành phố của chúng tôi là một người có xung đột cao.
Chúng tôi phải làm gì?
Chúng tôi có nên đối mặt với họ không?
Chúng tôi có nên nói công khai về họ không?
Tất cả những điều đó.
Tôi nói, không cái nào trong số đó là tốt.
Ngay cả cách quản lý họ cho đến khi họ rời đi.
Và họ thường làm vậy, vì mọi người từ từ cảm thấy, chúng tôi không thích làm việc với người này.
Thật thú vị, bạn biết đấy, khi tôi là sinh viên sau đại học, có một trưởng khoa trong bộ phận, một nhân cách lớn, như một nhân cách lớn.
Và tôi rất nhanh chóng nhận ra, cũng vì tôi đã lắng nghe các giảng viên dưới quyền người này, rằng mặc dù có một nhân cách lớn hơn cuộc sống mà bạn có thể ban đầu phân loại vào một chẩn đoán nào đó, nhưng người này thực sự là một người ủng hộ mạnh mẽ cho các giảng viên.
Và họ rất yêu thích điều đó.
Và ông ấy thực sự được yêu mến.
Và tôi nghĩ là đúng lý do.
Và ở một mức độ bề mặt, có thể đã làm một vài người khó chịu.
Tôi nghĩ là chúng tôi, với tư cách là sinh viên, đã cảm thấy, ôi, như, bạn biết đấy, gần như tôi không biết phải phản ứng như thế nào.
Nhưng bạn rất nhanh chóng cảm nhận được một bản chất như kiểu cha mẹ thực sự trong người này.
Tôi chỉ ra điều này, vì đôi khi những nhân cách lớn này thực sự, thật sự là từ bi.
Bây giờ, tôi không nói rằng ông ấy là một con người hoàn hảo.
Làm sao tôi có thể biết điều đó?
Tôi không biết điều đó.
Tôi không biết anh ấy trong tất cả các lĩnh vực của cuộc sống, mặc dù tôi không biết gia đình của anh ấy và có vẻ như anh ấy cũng có một gia đình tuyệt vời, mạnh mẽ.
Nhưng ngược lại, tôi đang nghĩ đến người mà tôi đã đề cập trước đó, thuộc bộ phận khác, trường đại học khác, người mà có vẻ như nhút nhát hơn, chắc chắn là kiểu nhà khoa học trong phòng thí nghiệm điển hình.
Nhưng sau đó, bạn biết đấy, có một tương tác mà tôi quan sát được và tôi nghĩ, ôi, điều đó thật tồi tệ, ít nhất đó không phải là môi trường mà tôi muốn ở trong.
Vì vậy, đôi khi những điều này không khớp với ấn tượng ban đầu của chúng ta.
Tôi đề cập đến điều này vì đôi khi chúng ta nghĩ đến những người có tính cách lớn, tức là tính cách xung đột cao.
Đôi khi chúng ta nghĩ, ồ, kiểu người trầm lặng, mọt sách, và thực ra họ lại khá tồi tệ.
Vì vậy, điều đó không phải lúc nào cũng đúng.
Và tôi nghĩ rằng vấn đề với internet, phiên bản truyền thông xã hội của điều này, phiên bản điển hình, vì có một số nội dung truyền thông xã hội, internet tuyệt vời, podcast, v.v., là chúng ta thường mặc định vào những gì chúng ta thấy và những gì chúng ta nghe, nhưng chúng ta không thực sự có dữ liệu.
Và chúng ta có thể bị thao túng theo cách đó.
Đó là điều khó khăn.
Nhưng bạn đã nêu ra một số điểm quan trọng.
Tôi muốn phản hồi tất cả nếu tôi có thể nhớ được.
Điều đầu tiên là điều này theo nhiều cách là khá tinh vi.
Điều quan trọng cần chú ý với những người có tính cách xung đột cao là sự ám ảnh với việc đổ lỗi cho người khác và không nhận trách nhiệm.
Vì vậy, bạn có thể có một tính cách lớn mà không phải là người có tính cách xung đột cao.
Bạn có thể có một người trầm lặng, nhưng lại là người có tính cách xung đột cao.
Vì vậy, bạn không thể chỉ dựa vào những gì mắt bạn thấy và tai bạn nghe.
Thực sự đó là một câu hỏi về bằng chứng.
Và đó là lý do tại sao tôi nghĩ có thể tôi đã bước vào điều này sau khi tôi trở thành luật sư, rằng không có cách nào để biết nhanh chóng, mặc dù bạn có thể nghi ngờ nhanh chóng và sau đó muốn tìm hiểu sâu hơn.
Nhưng tôi muốn đưa ra một ví dụ vì bây giờ tôi có vẻ như đã chỉ trích các trưởng bộ phận và…
Chà, tôi đã trích dẫn ít nhất một người thật sự tuyệt vời.
Tôi đã biết một số trưởng khoa tuyệt vời khác. Ý tôi là, có những người lãnh đạo khoa mà thực sự, trước hết, với tư cách là trưởng khoa, đôi khi có một chút tăng lương. Thông thường thì điều đó không đáng kể. Những người này không làm việc vì tiền. Tôi có một người bạn tốt, cũng đã tham gia podcast này, là trưởng khoa phẫu thuật thần kinh tại một khoa lớn. Những người này làm việc rất chăm chỉ để cố gắng cải thiện điều kiện cho bệnh nhân, cho giảng viên, cho bác sĩ lâm sàng, cho nhân viên. Ý tôi là, tôi không chỉ nói suông. Tôi không có động cơ gì để nói những điều này, những người này không còn kiểm soát cuộc sống của tôi nữa. Chà, tôi đoán trưởng khoa nhân chủng học của tôi, người mà là một người tuyệt vời, có ảnh hưởng đến tôi, v.v. Nhưng điều quan trọng là có một số người sẵn sàng đứng ra lãnh đạo và họ thực sự là những nhà lãnh đạo tuyệt vời. Và những người này không phải là những người mà chúng ta đang tập trung vào hôm nay. Đúng vậy. Và điều tôi muốn nhấn mạnh là ví dụ yêu thích của tôi là Steve Jobs. Steve Jobs, tôi sẽ nói, là một người có xung đột cao. Nổi tiếng vì điều đó. Có một người ở Silicon Valley đã viết một cuốn sách, “Quy tắc không có kẻ ngốc”, và anh ta đã nói về Steve Jobs trong đó vì anh ta biết Steve Jobs. Anh ta ở Silicon Valley. Vì vậy, tôi nhớ đã đọc tiểu sử của ông ấy, khoảng 1.000 trang hay gì đó. Và điều nổi bật với tôi là ông ấy thường đổ lỗi cho mọi người, đôi khi là tư duy tất cả hoặc không có gì. Họ đã nói về sự bóp méo của ông ấy. Lĩnh vực bóp méo thực tế. Lĩnh vực bóp méo thực tế. Và đó chính xác là những gì mà những người có xung đột cao làm. Tư duy tất cả hoặc không có gì, bạn phải làm điều này. Bạn có thể làm điều này. Mọi người nói, điều đó không thể. Điều đó về mặt vật lý là không thể, Steve. Bạn không thể làm điều này. Và sau đó ông ấy sẽ thúc ép họ. Một ví dụ nổi bật với tôi là màn hình cảm ứng, kính mà bạn chạm vào và nó biết bạn ở đâu. Tôi nghĩ, và có thể tôi đã nhầm, nhưng từ việc đọc tự truyện của ông ấy, rằng ông ấy đã thúc giục một công ty kính Corning, công ty Corning, gì đó, để tạo ra điều đó. Và họ đã nói, bạn không thể làm điều đó.
Điều đó về mặt thể chất là không thể.
Ông ấy nói, hãy làm điều đó và hãy làm trong 90 ngày tới.
Và họ đã làm.
Họ đã phát minh ra điều này mà có lẽ họ sẽ không làm nếu ông ấy không thúc đẩy họ.
Vậy là một người có xung đột cao.
Nhưng tôi không nghĩ ông ấy có rối loạn nhân cách.
Mọi người nói, ôi, thậm chí là những kẻ tự mãn đáng kinh ngạc.
Nhưng rối loạn nhân cách được đặc trưng bởi sự thiếu thay đổi, thiếu nhận thức về bản thân, thiếu linh hoạt, và họ tự bắn vào chân mình và điều đó cản trở thành công của họ.
Tôi nghĩ ông ấy gần với điều đó, nhưng ông ấy có đủ sự linh hoạt và ông ấy đã chọn một đội ngũ mà đã phản biện lại ông ấy và ông ấy thích điều đó.
Vì vậy, ông ấy là một ví dụ cho tôi về người có xung đột cao, có lẽ không phải rối loạn nhân cách, và thành công vì ông ấy có lẽ có một số đặc điểm của những nhân cách này.
Vì vậy, điều tôi thấy là bạn hoàn toàn phải tìm kiếm bằng chứng mà bạn không thể đưa ra giả định.
Nhưng nếu trực giác của bạn nói, có thể có điều gì đó không ổn ở đây, hãy chú ý đến điều đó.
Nhưng hãy tìm kiếm sự thật.
Nói chuyện với những người khác biết về người này.
Thấy họ trong những tình huống khác nhau vì có những người tuyệt vời như ông ấy đạt được rất nhiều điều tốt đẹp mà bạn không muốn nói, ôi, chúng ta không thể có ông ấy.
Apple đã sa thải ông ấy vào những năm 1990 và ông ấy dường như đã học hỏi từ điều đó.
Ông ấy dường như đã phát triển từ điều đó.
Những người có rối loạn nhân cách dường như không phát triển và thay đổi và đó là vấn đề của họ.
Họ bị mắc kẹt.
Những người có xung đột cao, họ đổ lỗi cho người khác.
Nếu họ có một số đặc điểm, có thể bạn có thể tìm cách giải quyết.
Vì vậy, có nhiều người trong vị trí này.
Các bác sĩ phẫu thuật là một nhóm tôi muốn đề cập ngắn gọn vì với tư cách là một nhân viên xã hội lâm sàng, tôi đã làm việc trong bệnh viện và thường xuyên tiếp xúc với các bác sĩ.
Với tư cách là một luật sư, tôi đã đại diện cho các bác sĩ trong các vụ ly hôn của họ.
Một số tôi nghĩ là những người có xung đột cao, nhưng hầu hết thì không.
Và đó là lý do tôi muốn nói rằng hầu hết các khoa không phải là những người có xung đột cao.
Hầu hết các bác sĩ phẫu thuật không phải là những người có xung đột cao, mặc dù họ có được tiếng tăm như vậy.
Cảnh sát là một lĩnh vực, quân đội là một lĩnh vực khác, có lẽ có nhiều sự cố hơn một chút vì họ ở trong vị trí có thể thống trị và kiểm soát mọi người. Nhưng hầu hết cảnh sát không như vậy. Hầu hết những người trong quân đội không phải là những người có xung đột cao. Họ là những người chuyên nghiệp. Họ thích công việc của mình. Họ biết công việc của mình. Họ có sự đồng cảm. Họ làm việc với mọi người. Vì vậy, mặc dù một số nghề này có tỷ lệ sự cố cao hơn. Và điều đó chắc chắn đúng với luật sư, tôi nghĩ vậy. Nhưng hầu hết mọi người, hầu hết luật sư không như vậy. Hầu hết luật sư mà tôi biết thực sự cam kết với công việc của họ, thực sự muốn giúp đỡ khách hàng của họ. Vì vậy, tôi muốn làm rõ rằng đây là những vấn đề phức tạp. Nhưng khi bạn tuyển dụng người, khi bạn bắt đầu một mối quan hệ hẹn hò, bạn muốn theo dõi kỹ lưỡng hơn vì chính những mối quan hệ gần gũi là nơi hành vi xung đột cao xuất hiện nhiều hơn. Vì vậy, phương pháp web có vẻ là một phương pháp rất tốt cũng như chú ý và có thể thu thập một số thông tin từ những người khác gần gũi với người đó trong các lĩnh vực khác nhau của cuộc sống của họ. Điều đó có vẻ là một cách tiếp cận rất khôn ngoan. Chính xác. Và vì khi bạn nghe từ nhiều người khác nhau về cùng một vấn đề, thì điều đó nên nâng cao cảnh giác của bạn. Được rồi, nhiều người nói, vâng, nhưng người này có thể rất dễ cáu kỉnh. Và bạn nghĩ, được rồi, ôi, họ cáu kỉnh trong nhiều tình huống khác nhau. Tôi sẽ suy nghĩ về điều đó. Còn khi ai đó đã liên quan đến một người có xung đột cao và họ muốn tách ra thì sao? Tôi có thể tưởng tượng một vài kịch bản khác nhau. Giả sử tách ra từ một mối quan hệ chuyên nghiệp, tách ra từ một mối quan hệ cá nhân. Có lẽ có một số sự chồng chéo ở đó, nhưng hơi khác nhau một chút. Giả sử người có xung đột cao là một kiểu nạn nhân có xung đột cao. Sau đó, hãy so sánh điều đó với việc người có xung đột cao là kiểu người hay tranh cãi hơn. Họ sẽ bắt đầu với kiểu người hay tranh cãi.
Nếu bạn đang phải đối phó với một người có tính cách chiến đấu, có thể thậm chí là người có tính cách tự mãn, tôi không biết chúng ta có nên chẩn đoán hay không, nhưng hình mẫu mà tôi nghĩ đến là một người dễ nổi giận khi bạn không đáp ứng được kỳ vọng của họ và đổ lỗi cho người khác mà không nhận trách nhiệm. Và đã đến lúc bạn quyết định giống như meme Homer Simpson, lùi lại vào bụi rậm. Đó có phải là cách để làm điều đó không? Hay bạn vạch ra một ranh giới rõ ràng và nói, nghe này, tôi sẽ không chịu đựng điều này nữa. Tôi sẽ rời đi. Điều này thực sự phụ thuộc vào bản chất của mối quan hệ. Tôi thực hiện nhiều tư vấn, chúng tôi thực hiện nhiều đào tạo với Viện Xung đột Cao. Vì vậy, chúng tôi gặp những người đã kết hôn đang ly hôn. Chúng tôi gặp các đối tác kinh doanh mà có một đối tác đang nói rằng, chúng ta phải giải quyết điều này. Chúng tôi có nhân viên đang cố gắng thoát khỏi một người giám sát có xung đột cao, và chúng tôi có những người giám sát đang cố gắng đối phó với một nhân viên có xung đột cao. Vì vậy, có những tình huống hơi khác nhau. Tình huống phổ biến nhất sẽ là khi ai đó có một người bạn hoặc một đối tác tình cảm hoặc một đối tác chuyên nghiệp mà họ muốn thoát ra. Vì vậy, tôi nghĩ bất kỳ điều nào trong số đó. Một mối quan hệ kiểu đối tác. Một điều gì đó mà người đó mong đợi được nghe từ bạn một cách khá thường xuyên, mong đợi điều gì đó từ bạn, có thể là những điều chuyên nghiệp, có thể là những điều cá nhân, nhưng nơi có một kỳ vọng liên tục rằng bạn sẽ xuất hiện về mặt cảm xúc, thể chất, tài chính, bất cứ điều gì. Vì vậy, trước tiên, chúng tôi rất khuyến nghị không nên tấn công trực tiếp, đừng nói với người đó, nhìn này, bạn làm điều này, điều này, điều này và điều này, và đó là điều tồi tệ, và tôi không muốn, tôi không muốn làm việc với bạn. Tôi không muốn ở trong một mối quan hệ với bạn. Tôi không muốn gần gũi với bạn vì hành vi của bạn. Những người có xung đột cao sẽ đưa bạn lên tận mây xanh. Họ sẽ tự vệ, và trong vài tháng hoặc năm tiếp theo, họ có thể đưa bạn vào kiện tụng. Họ có thể theo dõi bạn, tùy thuộc vào mối quan hệ của bạn. Họ sẽ ghét bạn vì điều đó.
Họ sẽ đổ lỗi cho bạn.
Họ sẽ đổ lỗi cho bạn, và điều đó làm cho họ cảm thấy rằng mọi thứ đều là lỗi của bạn.
Bây giờ hãy nhìn xem, bạn đã vi phạm điều cơ bản nhất là bạn sẽ không bao giờ đổ lỗi cho tôi.
Vì vậy, đừng đổ lỗi cho họ.
Điều thứ hai là, đừng đổ lỗi cho chính mình vì điều đó sẽ củng cố cho họ.
Như nếu bạn nói, bạn biết đấy, tôi chỉ không thể, bạn biết đấy, tôi là một người nhạy cảm, và tôi chỉ không thể, bạn biết đấy, theo kịp với bạn.
Tôi biết tôi có vấn đề, và tôi biết tôi không giỏi trong cái này, cái này, và cái này, vì vậy, tôi chỉ phải chấm dứt mối quan hệ này, và tôi rất xin lỗi.
Tất cả đều là lỗi của tôi, bạn biết đấy, tôi làm mọi thứ sai, và tôi sẽ thực sự nhìn nhận lại bản thân và tìm kiếm một liệu pháp, và tôi rất xin lỗi, nhưng tôi chỉ không thể, bạn biết đấy, theo kịp với bạn.
Bạn thật sự giỏi trong cái này, cái này, và cái này, và tôi chỉ không thể theo kịp điều đó.
Chà, họ sẽ đổ lỗi cho bạn vì điều đó, và tùy thuộc vào tính cách của họ, nếu họ có xu hướng có những đặc điểm ranh giới, họ sẽ cảm thấy bị bạn bỏ rơi.
Nếu họ có những đặc điểm tự mãn, họ sẽ cảm thấy bị bạn hạ thấp.
Họ sẽ cảm thấy như bạn phải nhìn nhận họ là người vượt trội.
Nếu họ có những đặc điểm chống xã hội, họ sẽ cảm thấy như, khoan đã, bạn biết đấy, bạn phải phục tùng tôi, và thế mà bạn lại bỏ đi.
Vì vậy, bạn không muốn đổ lỗi cho chính mình.
Vậy thì bạn sẽ nói, còn lại gì?
Còn lại là chúng ta không hợp nhau, mục tiêu của chúng ta đã đi theo những hướng khác nhau.
Tôi thực sự sẵn sàng cho một sự thay đổi nghề nghiệp, tôi muốn quay lại trường học, hoặc, bạn biết đấy, tôi vừa nhận ra tôi không sẵn sàng cho một mối quan hệ cam kết.
Vì vậy, không phải về bạn, và không phải về họ, không phải về việc đổ lỗi.
Bạn muốn cố gắng giữ cho nó không liên quan đến việc đổ lỗi.
Bây giờ một số người nói rằng không nói cho họ mọi thứ là không trung thực.
Và hãy nói về sự trung thực tàn nhẫn.
Những người có xung đột cao thực sự thích sự trung thực tàn nhẫn, và họ sẽ nói với bạn, tôi chỉ đang thành thật.
Bạn ngu ngốc, hoặc là một kẻ ngốc, hoặc bất cứ điều gì.
Đó là những người có xung đột cao.
Mọi người không nói với tất cả mọi người mọi điều tiêu cực mà họ nghĩ, điều đó thật sự không tốt cho các mối quan hệ. Vì vậy, thật bình thường khi nói rằng, bạn biết đấy, chúng ta có vẻ đang đi theo những hướng khác nhau, hoặc tôi có những kế hoạch khác, tôi nhận ra rằng tôi muốn thay đổi. Đó là những nguyên tắc cơ bản.
Điều tồi tệ nhất khi kết thúc một mối quan hệ, hoặc giảm bớt liên lạc, là việc đi qua đi lại. Điều tồi tệ nhất là trút bầu tâm sự với người đó. Tôi có những người đang ly hôn, và họ nói, tôi rất tiếc, và tôi yêu bạn rất nhiều. Việc trút bầu tâm sự với ai đó khiến họ gần gũi hơn với bạn. Vì vậy, bạn muốn bắt đầu kiềm chế một chút, và người kia nói, tốt, hãy cùng làm việc, hãy đi tư vấn, hãy làm điều này.
Và nếu bạn không chắc chắn, hãy đi tư vấn, tôi khuyên bạn nên làm vậy. Nhưng nếu bạn chắc chắn, hãy nói, bạn biết đấy, tôi không còn ở đó nữa. Tôi thực sự cần phải tự lập hơn. Vì vậy, đừng đi qua đi lại, vì điều đó thực sự làm cho mọi thứ trở nên căng thẳng, và đôi khi báo hiệu bạo lực và ly hôn, là một người có xung đột cao, đặc biệt với một số đặc điểm rối loạn nhân cách, không thể xử lý việc mở ra và đóng lại, mở ra và đóng lại.
Nhưng điều khác, như tôi đã nói, hãy làm từng bước để người đó có thể điều chỉnh. Bạn có thể nói, bạn biết đấy, tôi đang nghĩ về việc thay đổi nghề nghiệp, hoặc tôi đang nghĩ rằng có thể mối quan hệ này không còn phù hợp với tôi nữa. Vì vậy, người đó sẽ quen với ý tưởng rằng điều này có thể sắp kết thúc. Và sau đó, tôi muốn chuyển ra ngoài và có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ một mình.
Và sau đó bạn ở một khoảng cách an toàn, và bạn nói, tôi đã suy nghĩ về điều đó, và chúng ta thực sự cần phải ly hôn. Và hãy đến một người hòa giải ly hôn, tôi muốn mọi thứ diễn ra một cách hòa bình, bạn biết đấy, tôi không ghét bạn theo nhiều cách, tôi vẫn yêu bạn, nhưng chúng ta không còn là một cặp đôi nữa. Nếu có trẻ em liên quan, thì bạn biết đấy, tôi thực sự muốn chúng ta có một mối quan hệ hỗ trợ cho chúng. Nếu không có trẻ em, thì có lẽ đây thực sự là cái kết.
Nhưng đó là từng bước một, để người này có thể điều chỉnh với thực tế rằng bạn thực sự đang rời đi. Nhưng không quá lâu và không quá nhiều bước, vì nếu không, kỳ vọng của họ sẽ tăng lên, ôi, có thể bạn thực sự không rời đi. Vì vậy, đây là những nguyên tắc chung, phụ thuộc nhiều vào các chi tiết cụ thể. Vâng, điều đó rất hữu ích khi nói về người có xung đột cao, đặc biệt là không đổ lỗi cho họ. Ý tôi là, tôi nghĩ trong tâm trí của bạn, bạn có thể giữ tất cả những lý do hợp lý về việc tại sao họ là một sự lựa chọn tồi tệ, hoặc tôi đoán thường thì, nếu chúng ta thực tế, nó sẽ không hoàn toàn trắng đen. Đúng không? Ý tôi là, người ta hy vọng rằng khi thấy hành vi thực sự tồi tệ, mọi người sẽ nói, tôi đã xong. Nhưng thường thì, đó là một sự pha trộn, đúng không? Ý tôi là, điều này cả về mặt chuyên nghiệp và cá nhân, thường là một sự pha trộn. Và tôi chắc chắn đã quan sát điều này trong công việc, nơi mọi người muốn lấy bằng cấp hoặc họ đã học được ba năm và việc rời đi luôn là một lựa chọn. Và tuy nhiên, đôi khi đó không phải là một lựa chọn. Họ có kế hoạch và nghĩa vụ tài chính, và chi phí chìm là một điều có thật. Mọi người luôn nói về chi phí chìm, như, ôi, đó chỉ là chi phí chìm. Chi phí chìm là một điều có thật. Vì vậy, tôi nghĩ, được rồi, với người có xung đột cao, tôi nghĩ bạn đã minh họa rất đẹp cách không đổ lỗi cho họ, không đổ lỗi cho chính mình. Bên trong, bạn có thể giữ bất kỳ hiểu biết hợp lý nào mà bạn đạt được, nhưng bạn không cần phải chia sẻ tất cả điều đó. Và bạn không muốn dao động trong bất kỳ quyết định nào, nhưng có lẽ có một số giai đoạn của việc rời đi, không phải là dàn dựng một cách kịch tính mà là dàn dựng có nghĩa là theo từng giai đoạn, từng bước sẽ là từ tốt hơn. Còn với người đóng vai nạn nhân có xung đột cao thì sao? Điều đó có vẻ hơi phức tạp hơn. Hãy để tôi quay lại một chút, vì tôi muốn nói rằng đôi khi bạn chỉ cần ra ngoài và làm tất cả cùng một lúc. Và đừng từ từ rời đi bằng cách gây ra những rủi ro nghiêm trọng về thể chất hoặc cảm xúc.
Vì vậy, bạn có thể cần phải rời đi trước khi bạn gợi ý rằng tôi không còn muốn kết hôn với bạn nữa. Và tôi đã làm việc với nhiều người, tư vấn cho họ về việc chuyển ra ngoài, bạn biết đấy, khi người kia không có ở đó, họ và bọn trẻ sẽ đến một nơi an toàn, họ đã có luật sư của mình, và sau đó họ thông báo cho người kia rằng tôi sẽ ly hôn với bạn, vì có những người bị giết khi họ tách ra khỏi những người có xung đột cao trong bạo lực gia đình.
Vì vậy, trong môi trường làm việc, đôi khi họ sẽ phá hoại, họ sẽ gửi email, lại trở nên rất phá hoại, họ có thể, bạn có thể nói, tôi sẽ rời đi trong một tháng. Và họ tức giận đến mức sẽ thực sự phá hoại doanh nghiệp của bạn. Đây là lý do tại sao trong môi trường chuyên nghiệp, xin lỗi vì từ này, vì nó thường liên quan đến podcast này, nhưng có các quy trình cho điều này trong nơi làm việc, nơi nếu bạn phải cho ai đó ra đi, có một chuỗi các bước.
Và đôi khi nó liên quan đến việc nói với mọi người, bạn biết đấy, hãy về nhà, chúng tôi sẽ gửi đồ của bạn. Đó là một trường hợp cực đoan, hãy về nhà ngay bây giờ và có ai đó đang chờ để hộ tống bạn ra ngoài. Những lúc khác thì, bạn biết đấy, hãy lắng nghe, bạn sẽ hoàn thành tháng này, nhưng bạn sẽ hoàn thành tháng này ở nhà. Những lúc khác thì, chào bạn, bạn có thể ở lại và tiếp tục tham gia. Nhưng đến ngày kết thúc, đó là ngày cuối cùng của bạn.
Vì vậy, có rất nhiều biến thể khác nhau về những chủ đề này trong môi trường chuyên nghiệp. Và có vẻ như có rất nhiều biến thể khác nhau trong môi trường cá nhân. Nó rất tinh tế. Và đó là lý do tại sao việc nhận tư vấn và có một nhà trị liệu, một luật sư, một tư vấn viên xung đột cao, ai đó mà bạn có thể cùng nhau thảo luận, thậm chí có thể thực hành những gì bạn sẽ nói. Một người quan sát bên thứ ba dường như rất quan trọng, đúng không? Thường thì. Chỉ để có tâm trí bình yên. Vâng. Đúng vậy.
Vì vậy, chủ yếu là dần dần, nhưng đôi khi nhanh chóng, thực sự phụ thuộc. Bây giờ bạn đã hỏi về người đóng vai nạn nhân.
Và tôi muốn gợi ý rằng điều này rất phổ biến với những người có tính cách xung đột cao, khi hành vi hung hăng không hiệu quả, họ sẽ chuyển sang, ôi, làm sao bạn có thể làm điều này với tôi? Tôi thật buồn. Và điều thú vị là, từ mà tôi không nghĩ ra, mà người khác đã nghĩ ra trong các tình huống ly hôn, nơi mà giả sử bạn đang ly hôn với một người có tính cách xung đột cao. Họ nói, tôi ghét bạn. Tôi ghét bạn, đừng rời bỏ tôi kiểu như vậy. Và vì vậy, bạn biết đấy, tôi đang ly hôn với bạn và họ như kiểu, bạn biết đấy, tức giận với bạn. Và rồi không, tôi thực sự sẽ rời đi. Sau đó họ chuyển sang cầu xin và nài nỉ. Và tôi đã có những trường hợp mà người ta nói và, bạn biết đấy, người yêu cũ của tôi vừa quyến rũ tôi và bằng cách nào đó tôi đã đồng ý vì điều đó cảm thấy rất tốt. Và nó cứ qua lại từ người có tính cách xung đột cao và họ gọi đó là hoovering. Họ đi hoovering. Từ đó đến từ đâu? Máy hút bụi hoover, điều xảy ra là họ hút bạn trở lại vào mối quan hệ. Và điều này rất phổ biến với một số tính cách xung đột cao. Họ không thể chịu được việc mất bạn. Và khi cơn giận không hiệu quả, họ sẽ cố gắng quyến rũ bạn trở lại. Và một số người đã cho phép mình quay lại. Và điều đó không tốt. Bạn phải sẵn sàng cho điều đó. Đừng ngạc nhiên về điều đó và đừng nhượng bộ nếu bạn chắc chắn rằng mọi thứ đã kết thúc. Nếu bạn không chắc chắn rằng mọi thứ đã kết thúc, hãy tìm tư vấn cặp đôi và xem mọi thứ có thể đi đến đâu. Tôi biết một số người, hãy cứ nói rằng, đã có con rất gần với thời điểm kết thúc mối quan hệ. Và vì vậy không có sự kết thúc nào cho mối quan hệ cho đến nhiều năm sau đó. Tôi không biết một trường hợp nào mà điều đó dẫn đến sự duy trì của mối quan hệ, dù tốt hay xấu. Vì vậy, điều này nghe có vẻ như thuộc về khái niệm hoovering. Người ta rời đi và rồi họ lại quay lại một lần nữa hoặc chỉ để cố gắng làm cho nỗi đau biến mất. Và sau đó họ mang theo nhiều sự gắn bó hơn. Ý tôi là, rõ ràng một đứa trẻ là một mối liên kết vĩnh viễn, như họ nói. Vậy nên, đúng vậy.
Tôi không nói rằng đây là trường hợp của đa số, nhưng đây là một triệu chứng phổ biến ở những người có xung đột cao và bạn đã đề cập đến điều đó. Giống như họ không thể chịu đựng được nỗi đau. Và vì vậy, họ thực sự kéo người khác vào. Nhưng nếu đây là hướng đi của bạn, bạn cần để họ bắt đầu đối phó với nỗi đau, có thể từng bước một hoặc nếu nó nguy hiểm thì hãy làm tất cả một lần. Nhưng đừng quay lại nếu bạn có thể tránh được. Những điều này rất hữu ích, chúng không chỉ là những mẹo. Đây là thông tin rất hữu ích cho tất cả mọi người đang lắng nghe. Tôi chắc chắn họ đồng ý. Chúng tôi đã có một vị khách trong podcast này, Jonathan Haidt, người đã viết cuốn sách “Thế hệ lo âu, Sự nuông chiều tâm trí Mỹ”. Và ông ấy đã đề cập đến một số thống kê rằng những người trẻ tuổi, tức là học sinh trung học và những người trẻ hơn, dường như đã mất hoặc đang mất khả năng phân xử giữa họ với nhau, rằng bây giờ thường thì nếu có xung đột, và ở đây chúng ta giả định không phải là xung đột cực đoan hay bất cứ điều gì phạm pháp, mà là khi có xung đột giữa hai đứa trẻ ở trường và chúng đưa vấn đề đó đến các cơ quan chức năng. Khi tôi lớn lên, điều đó được gọi là mách lẻo. Bạn sẽ bị gọi là chuột và điều đó khiến bạn bị tẩy chay một phần nếu bạn làm như vậy. Bạn học nhanh chóng, đừng làm điều đó, hoặc bạn học trực tiếp hoặc bạn học qua quan sát. Bạn không nên là người mách lẻo. Ông ấy khẳng định rằng ngày nay có nhiều sự thiếu khả năng này trong việc phân xử và việc chỉ trích những đứa trẻ khác một cách công khai. Và các bậc phụ huynh cũng đang làm điều đó bây giờ. Và điều này có vẻ đáng lo ngại vì nó dường như sẽ thúc đẩy sự phân chia nhóm này và nuôi dưỡng thông qua sự lây lan cảm xúc, bạn biết đấy, việc đổ lỗi cho người khác và những người ủng hộ tiêu cực. Ý tôi là, tôi không muốn đổ lỗi cho mạng xã hội về mọi thứ vì tôi yêu mạng xã hội cho một số điều. Tôi tồn tại trên mạng xã hội vì một số điều mà tôi tin là thực sự có lợi. Vì vậy, tôi sẽ là một kẻ đạo đức giả nếu tôi nói rằng tôi không thích mạng xã hội, tôi yêu mạng xã hội vì một số điều. Nhưng bạn có lo lắng về điều này không? Ý tôi là, điều này có vẻ như là một vấn đề thực sự.
Ý tôi là, nghề luật tồn tại vì sự thiếu khả năng của mọi người trong việc trọng tài giữa họ với nhau, nhưng đó không phải là điều chúng ta đang nói đến ở đây. Chúng ta không nói về việc mọi người mang đến các nhà trị liệu hoặc luật sư để thực sự giúp đỡ các nhà hòa giải. Chúng ta đang nói về việc chỉ có những người đi đến các cơ quan chức năng hoặc trực tuyến và cố gắng tạo ra một số kịch tính cho cái gì, với mục đích gì? Vâng. Tôi nghĩ ở một số khía cạnh, đó là những bậc phụ huynh có xung đột cao, những người nhìn mọi thứ theo kiểu tất cả hoặc không có gì, thấy con cái họ bị xúc phạm bởi những đứa trẻ khác hoặc họ đang bảo vệ con cái của mình và tôi lo lắng về điều đó và tôi cũng đồng ý rằng không chỉ có mạng xã hội. Theo nhiều cách, tôi đã theo dõi điều này kể từ khi các gia đình trở nên nhỏ hơn. Vì vậy, tôi nhớ khi lớn lên, hầu hết các gia đình có vài đứa trẻ. Các vụ ly hôn mà tôi xử lý bây giờ thường có một hoặc hai đứa trẻ và điều đó đã đúng theo nhiều cách kể từ những năm 1970 và nhiều điều liên quan đến kiểm soát sinh sản. Vì vậy, đừng chỉ đổ lỗi cho mạng xã hội, cũng hãy đổ lỗi cho kiểm soát sinh sản rằng khi mọi người có thể quyết định quy mô gia đình của họ, họ đã quyết định có những gia đình nhỏ hơn. Vì vậy, thuốc tránh thai ra đời vào những năm 60 và 70, đột nhiên chúng ta bắt đầu nhận thấy mọi người có hai đứa trẻ và đến những năm 80, 90, 2000, nhiều người chỉ có một đứa trẻ. Những vụ ly hôn có xung đột cao nhất của tôi thường có một đứa trẻ vì thật khó để chia sẻ một đứa trẻ. Dễ hơn một chút để chia sẻ hai đứa trẻ, dễ hơn rất nhiều để chia sẻ bốn đứa trẻ. Giống như, bạn có thể giữ chúng vào cuối tuần, tôi sẽ không tranh cãi với bạn về điều đó. Xin vui lòng, hãy giữ chúng. Và gia đình nhỏ, và đây là, tôi nghĩ, về cấu trúc rất nhiều, cấu trúc gia đình nhỏ đang khiến các bậc phụ huynh trở nên gắn bó với con cái của họ, một số bậc phụ huynh. Và vì vậy, con cái của họ trở thành những người bạn đồng hành của họ, đặc biệt là trong những vụ ly hôn có xung đột cao này. Bây giờ bố là người xấu, mẹ là người phụ nữ xấu, và đứa trẻ, đặc biệt thường là đứa trẻ lớn nhất, bây giờ là bạn thân nhất của tôi, là đối tác nhỏ của tôi trong thế giới.
Và đó là nơi bạn thấy rất nhiều, bạn bắt đầu có những đứa trẻ bị xa lánh, giờ chúng ghét bố và mẹ thì hoàn hảo hoặc chúng ghét mẹ và bố thì hoàn hảo. Sự xa lánh cha mẹ đang gia tăng như một hiện tượng. Chúng ta đang tiến tới kỳ nghỉ trong vài tuần và tháng tới, và điều này sẽ xuất hiện. Tôi thực sự đã làm một buổi phát trực tiếp trên Instagram với một nhà trị liệu rất tài năng tên là Matthias Barker, người chuyên về, trong số những thứ khác, sự xa lánh cha mẹ. Điều này bây giờ rất phổ biến, trẻ em chỉ quyết định, tôi không muốn cha mẹ nữa. Và một phần là văn hóa đang thúc đẩy điều đó, rằng chúng ta hiện đang thấy mọi thứ theo những thuật ngữ đối lập, tất cả hoặc không có gì, v.v. Và thông điệp lớn mà tôi muốn truyền đạt với tất cả các bậc phụ huynh và trẻ em là đây là một vấn đề về kỹ năng, rằng trẻ em không lớn lên với những kỹ năng để quản lý những sắc thái. Vì vậy, chúng tôi dạy rất nhiều kỹ năng của mình và chúng tôi dạy cha mẹ, hãy dạy những điều này cho con bạn trong trường hợp ly hôn, tư duy linh hoạt, dạy chúng tư duy linh hoạt, dạy chúng quản lý cảm xúc, dạy chúng điều chỉnh hành vi của mình, dạy chúng tự kiểm tra, chờ một chút, tôi có đang làm điều gì ở đây không thay vì luôn chỉ trích bạn, bạn, bạn? Và chúng tôi đã phát triển một phương pháp, chúng tôi gọi là những cách mới cho gia đình, được thiết kế cho các trường hợp ly hôn có xung đột cao để cả hai cha mẹ có thể học những kỹ năng này và thực hành, hoặc với một nhà trị liệu, hoặc một huấn luyện viên, hoặc chỉ cần xem trực tuyến và gõ câu trả lời để thực hành bốn điều này. Chúng tôi gọi đây là bốn kỹ năng lớn cho cuộc sống. Và đây là điều mà tôi nghĩ các bậc phụ huynh cần dạy con cái của họ là bạn có thể giải quyết vấn đề đó. Hãy cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra, được rồi, hãy nói về những gì bạn có thể nói với Johnny. Và chúng tôi dạy những kỹ năng mà chúng tôi gọi là các câu nói “tai”, sự đồng cảm, sự chú ý và sự tôn trọng, một câu nói thể hiện điều đó. Và vì vậy, chúng tôi dạy cha mẹ, hãy dạy con bạn, bạn thân nhất của bạn vừa mới chia tay với bạn có thể đang cảm thấy tổn thương về điều gì đó, có thể là điều gì đó mà họ đã nói, bạn có thể làm gì?
Vì vậy, chúng tôi khuyến khích trẻ em giúp các con của họ quản lý tình huống.
Và chúng tôi khuyến khích họ quản lý mối quan hệ với cha mẹ còn lại.
Khi trẻ trở về từ một buổi thăm hoặc gặp gỡ vào cuối tuần, giả sử với bố.
Và đứa trẻ nói, bạn biết đấy, bố không nhìn bức tranh của con.
Con đã vẽ một bức tranh và bố không nhìn bức tranh của con.
Cha mẹ có xung đột cao sẽ nói, ôi, bố của con thật tệ.
Bạn biết đấy, tôi luôn ghét điều đó ở ông ấy.
Một người cha mẹ hợp lý sẽ nói, ôi, thật buồn.
Chà, bạn biết không? Lần sau, nếu ông ấy không nhìn bức tranh ngay lập tức, có lẽ hãy đợi một giờ và sau đó cho ông ấy xem bức tranh một lần nữa.
Có thể ông ấy bận rộn, có thể là cái này cái kia.
Dạy con bạn cách quản lý mối quan hệ ngay cả với cha mẹ còn lại.
Và những bậc cha mẹ đó không có cuộc ly hôn xung đột cao.
Cuộc ly hôn xung đột cao có những điều khác.
Bố của con thật tệ.
Bạn biết đấy, quên ông ấy đi, ông ấy sẽ không bao giờ chú ý đến con.
Và đó là lúc bạn thấy cha mẹ xa cách hoặc bị tách biệt, những đứa trẻ bị tách biệt khỏi cha mẹ.
Vậy bạn nghĩ rằng với số lượng anh chị em ngày càng tăng, trẻ em sẽ học cách giải quyết vấn đề với nhau không?
Có.
Đó là một phần lớn khác của vấn đề là bạn phải tìm ra cách chia sẻ.
Tôi có ba anh chị em và chúng tôi lớn lên và thật thú vị.
Bạn là một trong ba hay bạn có ba người khác?
Tôi là một trong bốn.
Vì vậy, tôi có ba người khác.
Đó là một nhóm tốt.
Một anh trai, hai chị gái, vì vậy là bốn.
Và điều thú vị đối với tôi, và tôi nghĩ điều đó đã giúp hình thành tính cách và cách tiếp cận cuộc sống của tôi, là chúng tôi lớn lên mà không có tivi.
Chúng tôi không có gì để xem sau giờ học.
Chúng tôi phải đối phó với nhau.
Vì vậy, bạn biết đấy, chúng tôi có thể chơi bóng đá trong sân sau hoặc chúng tôi có thể đọc sách hoặc làm cái gì đó khác, nhưng chúng tôi phải học cách giải quyết xung đột với nhau.
Và cha mẹ chúng tôi thì như thế này, bạn biết đấy, bạn hãy đi nói chuyện với anh trai của bạn, Bill, tôi không có thời gian để nghe phàn nàn của bạn.
Và vì vậy, về mặt cấu trúc, thật sốc khi chuyển từ điều đó sang việc giải quyết ly hôn của mọi người với một hoặc…
Hai đứa trẻ, và thậm chí hai đứa còn tốt hơn chỉ một, vì chúng học cách chia sẻ. Nhưng các bậc phụ huynh, họ cảm thấy rất tội lỗi ngày nay, và văn hóa của chúng ta thực sự không công bằng với các bậc phụ huynh, tôi nghĩ vậy. Để biết rằng, bạn biết đấy, giáo viên dạy trẻ cách tự xử lý vấn đề. Tôi sẽ nói, tôi có một người anh chị em, chúng tôi hòa thuận với nhau rất tốt, chúng tôi cực kỳ gần gũi. Nhưng tôi có thể nhớ khi chúng tôi còn nhỏ, nếu chúng tôi cãi nhau, mẹ hoặc bố tôi sẽ nói, chỉ cần tự giải quyết với nhau thôi, đừng để máu dính lên thảm. Nó đã như vậy. Đúng vậy. Nó đã như vậy. Nhưng mà mẹ tôi đến từ New Jersey, nên đó là một phong cách khác, đúng không? Ai đó từ New Jersey sẽ hiểu rằng đó là một câu đùa. Nhưng điểm chính là chúng tôi học cách giải quyết mọi thứ khá nhanh chóng. Chị gái tôi và tôi đã có một vài xung đột trong suốt những năm qua, nhưng chúng tôi hòa thuận với nhau rất tốt. Chúng tôi đi nghỉ cùng nhau vào mỗi dịp sinh nhật hàng năm. Nhưng cả hai chúng tôi đều có rất nhiều bạn bè trong khu phố. Tôi lớn lên trong một khu phố có nhiều cậu bé cùng tuổi. Chúng tôi lớn lên trong một khu phố có nhiều cô gái cùng tuổi với chị ấy. Và vì vậy tôi nhanh chóng học được trong đám đông lớn của những cậu bé, rồi tôi tham gia thể thao và tham gia vào những thứ mà có những đám đông lớn của những cậu bé, như vậy là cách mọi thứ diễn ra. Và cuối cùng là những chàng trai trẻ và rồi những người đàn ông mà bạn biết, bạn không thể nói những điều nhất định hoặc điều đó sẽ gây rắc rối. Vâng, bạn sẽ bị đấm vào mặt nếu bạn nói điều đó với tôi. Đúng vậy. Nhưng ngày nay điều đó sẽ được coi là, ôi trời ơi. Và rồi, bạn biết đấy, như, chờ đã, rõ ràng không phải là người ủng hộ bạo lực, nhưng bạn đã học, tôi có lẽ đã học được khi 14 tuổi rằng có những điều nhất định bạn không nên nói với bạn bè mà bạn có xung đột với họ. Và rồi bạn sẽ vẫn là bạn bè. Và vì vậy chúng tôi đã hòa giải với nhau, nhưng cũng chỉ cần chia sẻ cách để, bạn biết đấy, chúng tôi đã, tôi không khuyên bạn nên làm điều này vì tôi sẽ, à, dù sao đi nữa, chúng tôi đã từng làm những điều như vậy.
Cuộc chiến ném đất vào đầu nhau, bạn biết đấy, và thỉnh thoảng có ai đó ném đá và làm bị thương một đứa trẻ. Nhưng đứa trẻ ném đá đó sẽ bị chúng tôi phạt. Không phải là chúng tôi báo cho phụ huynh của nó. Bạn chỉ biết rằng nó chơi không đẹp và rồi nó sẽ không chơi như vậy nữa. Hoặc nếu nó làm vậy, thì nó cũng biết điều đó. Có một sự hiểu biết nhất định về cách mọi người giải quyết vấn đề trong nhóm. Những điều này gợi nhớ đến các mạch nguyên thủy có ở tất cả các loài linh trưởng cổ đại, đúng không? Đặc biệt là tinh tinh. Tôi luôn nói với mọi người rằng nếu bạn muốn có một cái nhìn thật tốt và muốn tìm hiểu về hành vi con người, hãy xem “Chimp Empire,” bộ phim truyền hình trên Netflix. Bởi vì nó cơ bản là, nó là mạch chính của bộ não linh trưởng đang hoạt động, cách mà mọi người hợp tác, cách họ làm việc cùng nhau, tất cả các hành vi của con người đều có ở đó, ngoại trừ sự phát triển công nghệ. Những con tinh tinh đó không xây dựng tên lửa hay xe điện, nhưng chúng tham gia vào tất cả các loại hành vi, cả theo cấp bậc và không theo cấp bậc, cả lãng mạn và chuyên nghiệp, nếu có thể nói như vậy. Chúng cũng có những nghề nghiệp để tạo ra hành vi hợp tác và không hợp tác và giải quyết vấn đề. Thật thú vị. Rồi thì tinh tinh là họ hàng gần nhất của chúng ta, tôi nghĩ vậy. Vâng. Theo như tôi biết, tôi có những người bạn rất quan tâm đến di truyền học của tất cả những điều này. Vì vậy, tôi muốn cẩn thận. Điều đó đang đi vào chi tiết, nhưng tôi tin là như vậy. Chúng là linh trưởng cổ đại. Chúng ta là linh trưởng cổ đại. Vì vậy, chắc chắn có một dòng dõi chung ở đó. Vâng. Vâng. Tôi muốn nhấn mạnh điều bạn đang nói về cộng đồng học tập và trẻ em lớn lên trong cộng đồng học tập. Và tôi nghĩ điều đó có vai trò với những kẻ bắt nạt, bởi vì điều xảy ra là cộng đồng trẻ em nhận ra ai là kẻ bắt nạt và đối mặt với họ về hành vi của họ.
Và mọi người hỏi tôi, liệu những kẻ bắt nạt người lớn, vì cuốn sách của tôi nói về những kẻ bắt nạt người lớn, có phải chúng đã từng là kẻ bắt nạt khi còn nhỏ không? Và tôi sẽ nói, dường như điều này khá phổ biến, chúng đã từng như vậy khi còn nhỏ, nhưng hầu hết trẻ em đều thử bắt nạt ít nhất một lần và chúng sẽ vượt qua điều đó vì chúng nhận được phản hồi. Chúng học rằng điều đó sẽ không hiệu quả. Bạn sẽ không có bạn bè. Tôi sẽ không ở bên bạn. Vì vậy, những kẻ bắt nạt học cách thay đổi hành vi của mình hoặc sống ở rìa của nhóm nếu chúng không thay đổi hành vi. Và một phần lý do tại sao chúng ta thấy nhiều kẻ bắt nạt người lớn ngày nay, tôi nghĩ, là vì chúng từng ở rìa, hoặc chúng đã học cách hòa hợp. Nhưng nếu chúng ở rìa, vì không ai thích chúng và chúng không thay đổi hành vi, điều mà chúng ta thấy ngày nay là những kẻ bắt nạt đang tìm thấy nhau. Và đây là một trong những điều tiêu cực của mạng xã hội, tôi nghĩ vậy. Và tôi đồng ý, có rất nhiều điều tốt, nhưng đây là một trong những điều bất ngờ khi tôi nghiên cứu cuốn sách của mình. Những kẻ bắt nạt đang tìm thấy một nhóm cho riêng mình. Và thay vì nhóm dạy chúng không trở thành kẻ bắt nạt, nhóm lại củng cố việc trở thành kẻ bắt nạt. Vì vậy, khi bạn được biện minh cho việc đó, một trong những điều gây sốc là phát hiện rằng những kẻ xả súng ở trường có một hệ thống hỗ trợ trực tuyến, thực sự, mà dường như, một số nghiên cứu cho biết chúng luôn có một nhóm trên mạng xã hội. Chúng có những người bạn cùng trang lứa mà chúng đang cố gắng gây ấn tượng và điều đó có thể thực sự khiến chúng được chấp nhận. Và nếu họ lần theo dấu vết, họ sẽ thấy những người này có, và tôi nghĩ họ nên tìm kiếm điều đó, tìm hiểu xem họ đã nói chuyện với ai, ai là người họ giao tiếp. Và vì vậy, điều mà tôi nghĩ chúng ta đang thấy là những kẻ bắt nạt đang củng cố hành vi xấu của mình thay vì áp lực xã hội để họ học hành vi tốt, điều này, đối với tôi, tôi đã tham gia rất nhiều liệu pháp nhóm. Tôi đã điều trị cho những người tham gia Alcoholics Anonymous, Narcotics Anonymous, và nhóm củng cố và dạy họ hành vi tốt.
Nhưng những kẻ bắt nạt đang tìm kiếm những kẻ bắt nạt khác và củng cố hành vi xấu của họ. Và đó là một vấn đề mà chúng ta phải giải quyết, đặc biệt là với những người đàn ông trẻ, là chúng ta phải kiểm soát điều đó và hướng họ vào những hoạt động xã hội tích cực. Và hầu hết mọi người không nhận ra điều đó. Tôi cũng không nhận ra điều đó. Bây giờ, điều đó thực sự gây bất ngờ cho tôi. Có phải có những kẻ bắt nạt nữ và kẻ bắt nạt nam trên mạng không? Hay có vẻ như thường có những nhóm kẻ bắt nạt nam trên mạng? Tôi chưa nghe nói về việc những kẻ bắt nạt nữ tìm thấy nhau. Thực ra, tôi nên rút lại điều đó. Và điều này liên quan đến một lĩnh vực nhạy cảm về rối loạn nhân cách. Nhưng rối loạn nhân cách ranh giới là một trong những rối loạn nhân cách dễ điều trị hơn, và mọi người nhận thức được rằng họ có rối loạn này rất nhiều từ thông tin trên internet. Nhưng điều có vẻ xảy ra là có một vài giai đoạn đối với họ. Họ nhận thức được trước khi thay đổi hành vi của mình. Và như DBT, Liệu pháp Hành vi Biện chứng, là một phương pháp điều trị rất tốt cho điều đó. Nhưng các nhà trị liệu – và vợ tôi là một nhà trị liệu DBT – nói rằng họ nhận thức được điều đó trước khi họ thay đổi hành vi của mình. Vì vậy, họ thực hiện những hành động tự phá hoại, mặc dù họ không nên – tôi biết tôi không nên làm điều này, nhưng – và cuối cùng họ học cách thay đổi hành vi của mình. Một số người đang phát hiện ra rối loạn ranh giới của họ và tìm thấy những người khác trên mạng và củng cố quan điểm ranh giới của họ về thế giới. Có những người xấu và những người tốt. Và thỉnh thoảng họ viết đánh giá về những cuốn sách của tôi và nói rằng, thật tồi tệ khi tôi là người như vậy vì tôi nói về rối loạn nhân cách, mặc dù tôi nói không xác định bất kỳ ai, và tôi tin rằng rối loạn nhân cách, trong hầu hết các trường hợp, có thể được giúp đỡ nếu họ cởi mở với điều đó. Vì vậy, tôi nghĩ có một mức độ nào đó, nói rằng, những người phụ nữ có rối loạn nhân cách đó tìm thấy nhau và củng cố hành vi đó. Nhưng những gì tôi đọc được là – và tôi đã trích dẫn trong cuốn sách của mình trong – tôi đang cố gắng nhớ – tôi không…
Tôi không nhớ chương nào, nhưng có một nhà nghiên cứu tại trường đại học đã nói rằng, hãy tìm kiếm các kết nối trên mạng xã hội của họ, và bạn sẽ thấy rằng có sự củng cố hành vi này hơn là mọi người nói, “Này, bạn không thể làm như vậy. Bạn phải dừng lại.” Một trong những lời khuyên tốt nhất mà một đồng nghiệp từng cho tôi là khi tôi bắt đầu giảng dạy cho sinh viên đại học. Điều này xảy ra trước khi tôi đến Stanford, nơi tôi đang làm việc hiện tại. Tôi có một lớp học lớn và đồng nghiệp này là một nhà thần kinh học, một nhà thần kinh học rất được kính trọng, và cũng được đào tạo như một bác sĩ tâm thần. Ông ấy là bác sĩ y khoa. Ông ấy nói, “Chỉ cần nhớ rằng thống kê về các rối loạn tâm thần và nhân cách rất quan trọng. Bạn có 1% dân số là người bị tâm thần phân liệt. Bạn có 10% vào bất kỳ thời điểm nào có thể đang trải qua trầm cảm nặng. Bạn có rối loạn nhân cách biên giới. Bạn có nó.” Và ông ấy nói, “Vì vậy, khi bạn nhìn ra lớp học của mình, hãy hiểu rằng đó không nhất thiết là một dân số đại diện, nhưng những thách thức đó – ông ấy đã đặt ra theo cách đúng đắn. Ông ấy rất chú trọng đến bệnh nhân. Những thách thức đó hiện diện trong dân số đó.” Tôi đề cập đến điều này bây giờ vì đó là điều cần ghi nhớ bất cứ khi nào ai đó lên mạng xã hội và đọc các bình luận. Bạn phải lọc những bình luận đó qua lăng kính của những gì chúng ta biết về tần suất của những thách thức đó đối với mọi người, điều này không có nghĩa là mỗi bình luận tiêu cực đều đến từ một người có rối loạn nhân cách biên giới hoặc tâm thần xã hội, nhưng có khả năng cao rằng nếu ai đó liên tục làm như vậy, đặc biệt trong kịch bản đổ lỗi, thì đó chính là điều đang xảy ra. Có một điều tôi muốn thêm vào đây, đó là chúng ta cần hiểu rằng những người có rối loạn nhân cách không chọn để có chúng. Và vì vậy, tôi có rất nhiều lòng trắc ẩn cho những người như vậy, và tôi đã có rất nhiều sinh viên trong suốt những năm qua, và họ viết nhật ký phản ánh. Và thỉnh thoảng, họ ghi vào nhật ký của mình – “Tôi đã được chẩn đoán mắc rối loạn nhân cách biên giới.”
Rối loạn – và tôi nhớ có một người phụ nữ đã nói, “Khi bạn nói về rối loạn nhân cách biên giới, tôi cảm thấy hơi không thoải mái, nhưng tôi thấy điều đó hữu ích.” Cô ấy thực sự là một trong những sinh viên tốt hơn trong lớp, vì vậy cô ấy có mức độ nhận thức đó, nhưng cô ấy vẫn đang làm việc để quản lý cảm xúc của mình và những điều tương tự.
Và điều quan trọng đối với tôi là một số người mắc rối loạn nhân cách biên giới có thể tức giận với tôi vì tôi nói về nó, vì họ đang ở giai đoạn đầu với điều này, nhưng những người khác lại nói, “Cảm ơn bạn, Bill. Điều đó thật hữu ích.” Và vì vậy có một khoảng cách ở đó.
Nhưng tôi cũng muốn nói về ba lý do cơ bản mà tôi nghĩ rằng mọi người phát triển rối loạn nhân cách. Lý do đầu tiên là xu hướng di truyền, và nhiều nhà nghiên cứu cho rằng khoảng 20% đến 80% có thể là xu hướng di truyền, tùy thuộc vào từng người, rằng những năm đầu đời, năm năm đầu tiên của cuộc sống có thể gặp khó khăn trong việc gắn bó, có thể là yếu tố thúc đẩy, nhưng cũng có môi trường văn hóa. Một số người nói rằng nhà nghiên cứu ở San Diego đã viết cuốn “Dịch bệnh Tự mãn,” và cô ấy nói từ nghiên cứu của mình rằng thập kỷ bạn sinh ra ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách của bạn nhiều như gia đình bạn.
Thú vị. Tôi không đồng ý với điều đó vì cô ấy không phải là một nhà trị liệu và không nhìn vào sức khỏe tâm thần. Cô ấy đã xem xét các cuộc khảo sát lớn, đặc biệt là sinh viên đại học. Nhưng tôi nghĩ điều đó quan trọng hơn chúng ta nhận ra và quan trọng hơn những gì tôi từng nghĩ.
Và vì vậy, một phần những gì bạn đang nói là văn hóa ngày nay đang củng cố việc không chịu trách nhiệm, trong khi trong quá khứ bạn phải tự giải quyết vấn đề. Về mặt tích cực, có vẻ như mặc dù cấu trúc gia đình đã thay đổi khá nhiều, mặc dù văn hóa đang thay đổi khá nhiều, nhưng có một đặc điểm tuyệt vời của mạng xã hội trên internet bây giờ, đó là những gì chúng ta đang làm ngay bây giờ, đó là cơ hội cho các chuyên gia như bạn tham gia và giáo dục.
Và tôi nghĩ rằng, như chúng ta đã bắt đầu nói, có lẽ khoảng 90% mọi người không rơi vào danh mục tính cách xung đột cao này. Những gì chúng ta đang nói, những gì bạn đang giáo dục cho chúng tôi là cách tương tác với 10% còn lại theo cách mang lại sự chức năng tốt hơn cho mọi người, những tương tác hiệu quả hơn, chuyên nghiệp hơn, cá nhân hơn và gia đình hơn cho tất cả mọi người. Không phải chỉ là loại bỏ những người có vấn đề.
Vì vậy, theo đó, hầu hết mọi người nên làm gì nếu họ cảm thấy thất vọng với ai đó mà họ cảm thấy, ví dụ, 80% vấn đề của bạn đến từ 20% người? Trong trường hợp này, tôi đoán chúng ta đang nói rằng 90% vấn đề đến từ 10% người này. Nhưng thực sự, tất cả chúng ta đều cần cố gắng tìm ra cách tốt nhất để tương tác với người khác. Và bạn đã chỉ ra một số cách mà chúng ta có thể làm điều đó hôm nay.
Nếu bạn phải nhấn mạnh, tôi không muốn gây áp lực, nhưng hãy nhấn mạnh một hoặc hai điều để giữ trong tâm trí khi chúng ta di chuyển qua thế giới. Công cụ trên web có vẻ đặc biệt hiệu quả. Có điều gì khác mà bạn khuyên chúng tôi nên ghi nhớ khi chúng ta tiến lên không? Bởi vì bên ngoài có một bối cảnh khá phức tạp.
Vâng, có vài điều. Và tôi có thể ngắn gọn với từng điều. Đầu tiên là điều tôi gọi là bốn điều quên đi. Đó là quên việc cố gắng cung cấp cho người đó cái nhìn sâu sắc về cách họ đang hành xử. Điều đó chỉ làm cho người đó nổi giận. Giống như tôi đã nói, đừng đổ lỗi cho họ vì bạn đã chấm dứt mối quan hệ. Vì vậy, hãy quên việc cung cấp cho họ cái nhìn sâu sắc. Thay vào đó, hãy nói về những gì chúng ta có thể làm ngay bây giờ. Nói về các lựa chọn. Nói về việc đừng đi vào bên trong với họ, hãy đi ra bên ngoài với họ. Khi bạn đi vào bên trong, bạn làm tăng tính phòng thủ của họ. Vì vậy, đừng cố gắng cung cấp cho họ cái nhìn sâu sắc về chính họ. Và nhiều người nói, làm thế nào tôi có thể làm cho anh ấy thấy rằng những gì anh ấy đang làm là sai trái đến mức nào? Hoặc làm thế nào tôi có thể làm cho cô ấy hiểu rằng cô ấy đang tạo ra vấn đề mà chúng tôi đang cố gắng giải quyết? Hãy quên điều đó đi. Hãy nói về, được rồi, đây là những lựa chọn của chúng ta.
Hãy nói về những gì cần làm.
Thứ hai là đừng nhấn mạnh vào quá khứ.
Và mọi người tranh cãi mãi mãi với những người có xung đột cao về quá khứ, và bạn sẽ không bao giờ giải quyết được quá khứ với một người có xung đột cao.
Và tôi sẽ cho bạn biết ngay bây giờ tại sao điều đó có thể xảy ra.
Hãy tập trung vào những gì cần làm ngay bây giờ và tương lai.
Tập trung vào tương lai, không phải quá khứ.
Có thể cần một số thông tin để hiểu một vấn đề, nhưng sau đó hãy nhấn mạnh vào tương lai.
Thứ ba là đừng tập trung vào cảm xúc.
Và đặc biệt là đừng la hét với họ, đừng bật khóc, đừng nói với họ rằng họ thật sự gây khó chịu, tất cả những điều đó.
Và đây là điều tôi sẽ nói với bạn bây giờ là một lý thuyết mà tôi hy vọng ai đó sẽ tìm ra.
Đó là những người có rối loạn nhân cách và tính cách xung đột cao dường như không trải qua năm giai đoạn của quá trình đau buồn và chữa lành.
Phủ nhận, tức giận, mặc cả, trầm cảm, buồn bã và chấp nhận.
Họ dường như bị mắc kẹt ở giai đoạn phủ nhận và tức giận.
Vì vậy, điều xảy ra là họ không giải quyết được vấn đề.
Họ không “vượt qua” được mọi thứ.
Họ không vượt qua được cuộc ly hôn.
Họ không vượt qua được việc mất việc.
Họ không vượt qua được việc phải bán nhà vì không thể trả được khoản vay thế chấp.
Họ không trải qua quá trình chữa lành và đau buồn bình thường của con người.
Vì vậy, họ bị mắc kẹt.
Và rất nhiều tình huống với họ chuyển thành tức giận.
Họ tức giận, nhưng họ không được giải quyết.
Vì vậy, những người có xung đột cao liên tục nói về quá khứ và họ bị tổn thương như thế nào.
Họ không nên làm như vậy với tôi.
Tôi đã đúng khi làm điều này.
Khi mọi người bắt đầu nhận thấy, khi tôi nói điều đó, như những sinh viên trong lớp của tôi nói, “Ôi, đúng rồi. Đó là những gì tôi thấy.”
Họ cứ lặp đi lặp lại.
Và họ kể câu chuyện cho càng nhiều người càng tốt.
Tôi tin rằng họ đang cố gắng để đau buồn và chữa lành, nhưng họ không có cơ chế.
Và tôi không biết chính xác tại sao.
Vì vậy, tôi hy vọng một ngày nào đó khoa học thần kinh sẽ tìm ra kết nối nào bị thiếu và liệu chúng ta có thể cung cấp cho mọi người điều đó để họ có thể đau buồn và chữa lành.
Nhưng điều đó có nghĩa là nếu bạn tập trung vào cảm xúc, bạn đang tập trung vào một lĩnh vực chưa được giải quyết và có nhiều tổn thương. Và nếu bạn hỏi, “Bạn cảm thấy thế nào về điều đó?” Họ gần như luôn trả lời, “Tôi cảm thấy khủng khiếp.” Tôi gợi ý không nên hỏi bạn cảm thấy thế nào hôm nay vì câu trả lời tôi nhận được thường là khủng khiếp. Bạn biết cô ấy đã làm gì hôm qua. Bạn biết anh ấy đã làm gì tuần trước. Vì vậy, thay vào đó, hãy nói chuyện phiếm, hãy nói về bất cứ điều gì ngoại trừ việc bạn cảm thấy thế nào hôm nay? Vì vậy, đừng hỏi bạn cảm thấy thế nào. Tập trung vào suy nghĩ và hành động. Một ví dụ mà tôi dạy cho các luật sư và người hòa giải là đừng hỏi bạn cảm thấy thế nào về đề xuất đó. Hãy hỏi bạn nghĩ gì về điều đó? Bạn có thể hình dung làm điều đó không? Bạn có thể làm điều đó như thế nào? Điều đó có thể hoạt động như thế nào cho bạn? Bởi vì nếu bạn tập trung vào việc bạn cảm thấy thế nào? Tôi cảm thấy bị xúc phạm. Tôi cảm thấy bị bỏ rơi. Và sau đó họ chìm đắm trong đó. Và điều tiếp theo bạn biết, bạn đã mất họ. Vì vậy, hãy tránh cảm xúc. Đừng tập trung vào cảm xúc. Nhưng hãy công nhận cảm xúc. Hãy nói tôi có thể thấy sự thất vọng của bạn. Bây giờ, đây là cách tôi có thể giúp bạn hôm nay. Thứ tư là đừng sử dụng tên. Đừng gán nhãn cho mọi người. Đừng nói bạn là một người có xung đột cao. Và các luật sư thường làm điều đó để động viên khách hàng của họ. Điều đó không hiệu quả. Đừng nói bạn có rối loạn nhân cách. Bạn có thể đã sai. Và điều đó không bao giờ động viên ai cả. Vì vậy, đó là bốn điều, hãy quên nó đi. Đó là những điều quan trọng mà mọi người nên tránh. Đó là một câu trả lời dài. Nhưng khi bạn sẵn sàng, tôi có bốn mẹo đơn giản để thực hiện. Đó là một câu trả lời tuyệt vời. Tôi rất muốn nghe bốn mẹo đơn giản mà mọi người nên chú ý đến. Được rồi, tôi rất vui vì bạn đã hỏi câu hỏi đó. Vì vậy, chúng ta có cái mà tôi gọi là phương pháp CARS. Và chúng tôi thực sự đã đăng ký thương hiệu phương pháp CARS này – kết nối, phân tích, phản hồi và đặt giới hạn. Đầu tiên là kết nối với người đó. Nếu ai đó đang tức giận với bạn, hoặc bạn đang cố gắng giúp ai đó với vấn đề của họ. Hãy kết nối với họ bằng cách đưa ra một câu nói thể hiện sự đồng cảm, chú ý và/hoặc tôn trọng.
Bạn biết đấy, tôi có thể thấy điều này khó khăn như thế nào.
Tôi thấy sự thất vọng của bạn.
Tôi nghe thấy sự bực bội của bạn.
Tôi có thể hiểu.
Khi tôi nói tôi có thể, tôi đang thể hiện rằng tôi coi họ là bình đẳng thay vì nhìn xuống họ.
Đó là sự đồng cảm chứ không phải là sự thương hại.
Hãy chú ý, nói rằng, tôi sẽ chú ý.
Hãy cho tôi biết thêm.
Tôi muốn hiểu tình huống của bạn và lắng nghe một chút.
Và điều mà tôi thấy mọi lúc là mọi người nói, ôi, tốt quá, vì tôi sẽ lắng nghe họ.
Họ không cần phải chứng minh—họ không cần phải chiến đấu để có được sự chú ý của tôi.
Và những người có xung đột cao thường phải chiến đấu để có được sự chú ý vì họ đã làm mọi người chán ghét.
Và đó là lý do tại sao tôi dạy các luật sư và nhà trị liệu rằng họ sẽ đến với bạn cũng như bất cứ điều gì khác để có được sự chú ý của bạn.
Vì vậy, hãy để họ kể câu chuyện của họ, lắng nghe họ, công nhận cảm xúc.
Vì vậy, sự đồng cảm, sự chú ý và sự tôn trọng.
Tìm một điều gì đó mà bạn tôn trọng về họ.
Họ tôn trọng loại công việc mà họ làm.
Bạn tôn trọng mối quan hệ của họ với con trai hoặc con gái của họ.
Hoặc bạn tôn trọng cam kết của họ trong việc giải quyết tranh chấp này.
Vì vậy, hãy sử dụng những từ đó.
Và điều thú vị là tôi dạy điều này cho những người mà tôi tư vấn.
Và sau đó họ quay lại và nói, tôi đã làm điều đó.
Và nó thực sự hiệu quả.
Người đó đã bình tĩnh lại.
Tôi có một người phụ nữ đã nói, sếp của tôi đang làm khó tôi.
Và vì vậy tôi đã chạy vào văn phòng của mình để cố gắng không tương tác với cô ấy.
Và tôi đã nói, lần tới, đặc biệt là vào sáng thứ Hai hoặc gì đó, hãy đến gần cô ấy và nói, cuối tuần của bạn thế nào?
Và nói, hoặc nói, tôi đánh giá cao bài thuyết trình mà bạn đã đưa ra tuần trước.
Hãy cho cô ấy một chút đồng cảm, sự chú ý và/hoặc sự tôn trọng.
Bạn không cần phải làm cả ba điều này.
Chỉ cần bất kỳ một điều nào trong số này thường sẽ làm dịu mối quan hệ.
Và tôi nhớ đã kiểm tra lại với người phụ nữ này một tháng sau và nói, đoán xem, Bill?
Bây giờ tôi là nhân viên yêu thích của cô ấy.
Nhưng cô ấy đang bắt nạt người khác, vì vậy tôi đã đưa cho người khác cuốn sách của bạn.
Nhưng ý tưởng là kết nối với mọi người.
Vì vậy, sự đồng cảm, sự chú ý và sự tôn trọng.
Và chúng tôi gọi đó là những tuyên bố từ tai.
Và mọi người nói rằng họ thực sự nhớ điều đó vì bạn có thể sử dụng điều đó với bất kỳ ai, ở bất kỳ đâu, ngay cả với con cái của bạn.
Sự tôn trọng chân thành, đúng không?
Jenny, tất cả những điều này phải thật lòng.
Ừ, bạn không thổi phồng họ lên.
Đúng vậy.
Hãy suy nghĩ về điều đó.
Bây giờ, nếu bạn không tôn trọng họ và bạn không có sự đồng cảm với họ, hãy nói với họ rằng bạn sẽ chú ý và lắng nghe.
Và thường thì, bạn sẽ bắt đầu phát triển một chút sự đồng cảm hoặc tôn trọng đối với họ.
Nhưng bạn luôn có thể chú ý và lắng nghe.
Vì vậy, đó là sự kết nối.
Lĩnh vực thứ hai – và đây không hoàn toàn là các bước, nhưng đây là bốn lĩnh vực mà những người có xung đột cao gặp khó khăn.
Lĩnh vực thứ hai là cảm xúc làm mờ đi suy nghĩ của họ.
Vì vậy, chúng ta muốn giúp họ suy nghĩ.
Bạn muốn chuyển sang phân tích.
Cho họ một cách để suy nghĩ.
Vì vậy, bạn đang làm dịu cảm xúc, và bây giờ bạn đang nói, hãy suy nghĩ về điều này.
Vì vậy, hãy trình bày các vấn đề như một sự lựa chọn.
Bạn có thể làm điều này ngay bây giờ hoặc làm điều này vào ngày mai.
Hoặc đây là những lựa chọn mà tôi thấy.
Có ba cách bạn có thể tiếp cận vấn đề này.
Vì vậy, bạn đang khiến mọi người suy nghĩ về vấn đề thay vì phản ứng.
Và khi bạn đưa ra một sự lựa chọn, nó buộc họ phải giải quyết vấn đề một cách logic.
Vì vậy, một cách bạn có thể làm điều này là, đặc biệt nếu bạn có một mối quan hệ chuyên nghiệp, như nhà tuyển dụng, nhân viên, nhà trị liệu, khách hàng, những thứ như vậy, là hãy để họ viết một danh sách.
Họ đang nói chuyện với bạn, nói rằng, cái này sai, và cái kia sai, và cái đó sai.
Và bạn nói, khoan đã, khoan đã, hãy viết một danh sách những vấn đề này.
Vì vậy, bạn có được một bức tranh rõ ràng hơn.
Khi bạn viết một danh sách, bạn sẽ bình tĩnh lại.
Và tôi đã thấy điều này lặp đi lặp lại.
Những người tức giận, khi họ viết một danh sách, sẽ bình tĩnh lại.
Họ bắt đầu suy nghĩ về nó.
Tôi đã làm điều này với một bác sĩ một lần, và ông ấy đang gặp khó khăn với các y tá.
Và ông ấy nói rằng, họ đang làm mọi thứ sai.
Được rồi, hãy viết một danh sách tất cả những điều họ đang làm sai.
Và chẳng bao lâu, bạn bắt đầu nghĩ, bạn biết đấy, có điều khác mà họ làm,
Nhưng thực ra thì cũng không tệ lắm.
Và tôi muốn họ làm điều này ở bên trái của trang.
Bởi vì ở bên phải của trang,
chúng ta sẽ bắt đầu xem xét những giải pháp có thể.
Và bạn thực sự làm cho mọi người bình tĩnh lại.
Tôi đã làm điều này như một nhà môi giới.
Tôi đã có cả hai người, được rồi, tôi muốn bạn viết hai danh sách,
như những đối tác kinh doanh.
Bây giờ, giả sử bạn đang cố gắng quyết định xem có nên chia tay
hay giữ lại mối quan hệ đối tác kinh doanh.
Vì vậy, tôi muốn cả hai bạn viết một danh sách.
Những gì bạn sẽ làm nếu bạn chia tay,
giải thể mối quan hệ đối tác, các bước bạn sẽ phải thực hiện,
và một danh sách khác, các bước sẽ là gì
nếu bạn có thể làm cho nó hoạt động giữa hai bạn.
Vậy hãy gặp nhau sau một tuần, và chúng ta sẽ xem danh sách của bạn.
Quay lại sau một tuần, họ nói, bạn biết không?
Chúng tôi đều đã viết danh sách của mình.
Chúng tôi ngay lập tức gọi cho nhau và nhận ra
rằng chúng tôi nên chấm dứt mối quan hệ đối tác.
Nhưng chúng tôi có một dự án lớn cuối cùng mà chúng tôi muốn thực hiện cùng nhau.
Và giờ đây chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi có thể đi theo con đường riêng của mình trong hòa bình.
Chúng tôi thực sự có những mục tiêu khác nhau.
Điều đó không gây tổn thương.
Điều đó không gây tổn thương.
Đây là hai người phụ nữ đã làm việc cùng nhau.
Và việc viết danh sách giúp ích.
Tất cả điều này nằm trong phần phân tích, A của phương pháp chorus.
Khiến người đó đưa ra một đề xuất.
Nói, hãy đưa cho tôi một đề xuất.
Tôi nói với các quản lý, ngay khi bạn có thể,
hãy nói với nhân viên của bạn rằng giờ đây tôi là quản lý của bạn,
bất cứ khi nào bạn mang đến cho tôi một vấn đề–
và tôi muốn bạn mang đến cho tôi những vấn đề khi chúng còn nhỏ,
bởi vì các xung đột nhỏ, dễ giải quyết hơn rất nhiều–
luôn luôn mang theo một giải pháp cho vấn đề.
Tôi muốn nghe giải pháp mà bạn đề xuất,
bởi vì bạn hiểu vấn đề tốt hơn tôi.
Bạn đang khiến họ suy nghĩ.
Vì vậy, những người có xung đột cao, tôi tin rằng,
có khả năng giải quyết vấn đề.
Và một số là những người lãnh đạo xuất sắc của các công ty, những nhà phát minh,
tất cả những thứ đó.
Họ có khả năng lớn về xung đột,
nhưng họ cũng có khả năng giải quyết vấn đề.
Bạn muốn nhắm đến điều đó và phát huy nó.
Vì vậy, đó là phân tích.
R là để phản hồi.
Những người có xung đột cao, vì họ thường đổ lỗi rất nhiều, luôn nói rằng bạn nên làm điều này. Bạn đã không làm điều đó. Xu hướng của chúng ta là tranh cãi với những người có xung đột cao. Và đó là điều cần quên đi. Bạn đang cố gắng cung cấp cho họ cái nhìn sâu sắc. Nhưng điều đó sẽ không hiệu quả. Thay vào đó, hãy cung cấp cho họ cái mà chúng ta gọi là phản hồi biff. Đó là ngắn gọn, thông tin, chỉ là thông tin thẳng thắn. Đừng nói với họ rằng họ sai. Chỉ cần cho họ biết thông tin là gì. Và hãy làm điều đó một cách thân thiện. Và hãy giữ vững lập trường. Hãy để nó kết thúc cuộc thảo luận. Phản hồi biff thường là bằng văn bản. Và chúng tôi dạy điều này như một phương pháp qua email. Chúng tôi ước tính có khoảng một triệu người đang sử dụng phản hồi biff bây giờ, vì chúng tôi đã dạy cho khoảng nửa triệu người – cả chuyên gia và cá nhân. Chúng tôi có bốn cuốn sách biff nhỏ. Chúng tôi có video. Vì vậy, nó ngắn gọn, thông tin, thân thiện. Và kiên quyết. Kiên quyết. Và bốn điều đó. Thân thiện không quan trọng lắm. À, một chút thân thiện. Vì vậy, tôi nói, như là, ai đó viết cho bạn và nói, bạn đang làm mọi thứ sai. Và bạn phản hồi ngay lập tức. Và bạn nói, cảm ơn bạn đã cho tôi biết những mối quan tâm của bạn. Đây là một số thông tin mà bạn có thể không biết – như, giả sử ai đó nói với tôi, Bill, phương pháp của bạn sẽ không bao giờ hiệu quả. Và tôi ngay lập tức cảm thấy phòng thủ. Và vì vậy, cảm ơn bạn đã cho tôi biết những mối quan tâm của bạn. Bạn có thể không nhận ra, nhưng khoảng một triệu người đang sử dụng phương pháp này bây giờ. Và tôi chúc bạn mọi điều tốt đẹp. Một điều gì đó như vậy. Vì vậy, một chút thân thiện không cần phải nhiều. Và kiên quyết không có nghĩa là khắc nghiệt. Nó chỉ có nghĩa là cố gắng kết thúc cuộc trò chuyện thù địch. Vì vậy, đừng phản ứng với những sự xuyên tạc của họ, có thể thậm chí, khi họ nói bạn đã làm điều này, hoặc thông tin sai lệch, hoặc thù địch. Chỉ cần cung cấp cho họ một phản hồi biff. Và tôi đôi khi nói điều đó với các chủ doanh nghiệp, đôi khi là những người nổi tiếng, họ có thể nói, như, các chính trị gia đôi khi. Những điều tồi tệ được nói về họ. Và họ nói, nhưng điều đó không đúng. Và họ sẽ nói, tốt, tôi…
Tôi sẽ bỏ qua điều đó, vì không ai sẽ tin vào điều đó. Nhưng rồi mọi người lại tin. Một ví dụ tuyệt vời, Domino’s Pizza khoảng 10 năm trước. Đây là một câu chuyện tuyệt vời. Tôi rất thích nó. Và tôi cũng ăn pizza của Domino’s. Tôi sẽ không đi vào chi tiết, nhưng có ai đó đã nói điều gì đó khiến mọi người cảm thấy ghê tởm, và cổ phiếu của họ đã giảm. Hai nhân viên đã làm điều gì đó với pizza. Trong vòng – trước tiên, chúng ta sẽ bỏ qua điều đó. Mọi người sẽ nhận ra đó là một điều ngớ ngẩn. Hai nhân viên đã làm. Vâng, cổ phiếu của họ đã giảm, khoảng 10% hay gì đó. Hai ngày sau, giám đốc của Domino’s Pizza đã phát hành một video dài 90 giây. Và nó đã được lan truyền. Và những gì ông ấy nói là, hai nhân viên cũ đã làm điều ghê tởm này, và điều đó không đại diện cho chúng tôi. Và điều quan trọng nhất đối với chúng tôi là khách hàng của chúng tôi hoàn toàn tận tâm với bạn. Điều này sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Chúng tôi đã làm mọi thứ để blah, blah, blah, blah, blah. Vì vậy, họ đã phục hồi ngay lập tức. Và trong tâm trí tôi, video dài 90 giây không phải là một lời giải thích dài 20 phút về cách chúng tôi làm điều này. Đó chỉ là video dài 90 giây. Giám đốc công ty đã đưa nó ra, phục hồi ngay lập tức. Và đối với tôi, đó là một phản ứng nhanh chóng, mặc dù chúng tôi chưa bao giờ nghe về nó. Ngắn gọn, thông tin, thân thiện và kiên quyết. Vì vậy, đó là CAR, C-A-R. Đó là R. Đó là phản hồi. Còn S thì sao? S là thiết lập giới hạn. Và điều này có thể là quan trọng nhất với những người có xung đột cao, vì một trong những vấn đề lớn nhất là họ không tự dừng lại. Họ tiếp tục đi vào những lĩnh vực mà hầu hết mọi người dừng lại. Họ tiếp tục nói. Họ nói rất nhiều. Họ tạo ra một vấn đề và tiếp tục tạo ra vấn đề. Họ không dừng lại. Và vì vậy, những người xung quanh họ phải dừng họ lại. Và chúng ta không quen với việc dừng hành vi của người khác. Hầu hết mọi người tự quản lý bản thân. Và một phần trong việc viết sách của tôi là tôi tin rằng ngày nay chúng ta có nhiều hành vi xung đột cao hơn, và mọi người cần học các kỹ năng để thiết lập giới hạn với những kẻ bắt nạt, với hành vi của những người có xung đột cao. Tất cả đều liên quan đến hành vi.
Họ không phải là những người xấu, nhưng họ không có khả năng tự kiềm chế.
Vì vậy, việc đặt ra giới hạn và những điều quan trọng ở đây, đừng đổ lỗi cho họ.
Đừng đổ lỗi cho chính mình.
Hãy nói rằng có một chính sách.
Có một quy tắc.
Có một bức tường.
Cách mà mọi người nhìn nhận là làm điều này thay vì làm điều kia.
Vì vậy, hành vi đó.
Và nếu bạn tiếp tục hành vi đó,
đây là hậu quả.
Vì vậy, tôi có một phương pháp mà tôi gọi là slick.
Tất cả những gì tôi có là sáng kiến.
Bạn có rất nhiều từ viết tắt.
Không sao cả.
Các nhà khoa học có từ viết tắt.
Khoa học quân sự, và rõ ràng bạn là một phụ nữ.
Phương pháp xung đột cao.
Vì vậy, slick là việc đặt ra giới hạn và áp đặt hậu quả.
Với những người xung đột cao, bạn có thể đặt ra giới hạn.
Như bạn nói, tôi sẽ đưa ra một ví dụ với tư cách là một luật sư.
Tôi đại diện cho một người phụ nữ, nạn nhân của bạo lực gia đình.
Chồng cũ của cô ấy, Tabi, không có luật sư.
Vì vậy, điều đó có nghĩa là anh ta được phép nói chuyện với tôi.
Tôi phải nói chuyện với anh ta, thương lượng, giải quyết vấn đề.
Vì vậy, anh ta gọi cho tôi và nói, chúng ta phải giải quyết vấn đề này.
Bạn hãy nói với cái bà vợ blankety-blank-blank của tôi.
Tôi nói, chờ đã.
Bạn không thể nói về khách hàng của tôi theo cách đó.
Anh ta nói, tôi sẽ nói về cô ấy theo cách tôi muốn.
Cô ấy là một blankety-blank-blank hay gì đó.
Vì vậy, anh ta hoàn toàn không tôn trọng giới hạn của tôi.
Vì vậy, tôi nói, nếu bạn tiếp tục nói như vậy, tôi sẽ cúp máy.
Và vì vậy, đó là tùy thuộc vào bạn.
Anh ta nói, tôi sẽ nói về cô ấy theo cách tôi muốn.
Tiếp tục nói như vậy.
Tôi nói, OK, bạn đã chọn cho tôi cúp máy.
Tôi sẽ cúp máy ngay bây giờ.
Gọi cho tôi khi bạn sẵn sàng để cư xử lịch sự.
Kết thúc cuộc gọi.
Sáng hôm sau, anh ta gọi lại cho tôi.
Anh ta nói, ông Reddy, chúng ta phải giải quyết vấn đề này.
Cái bà blankety-blank-blank vợ tôi và tôi nói, chờ đã.
Nhớ rằng, tôi sẽ cúp máy nếu bạn nói như vậy.
Anh ta nói, ôi không, không, không, đừng cúp máy.
Chúng ta phải giải quyết vấn đề này.
Tôi sẽ cố gắng không nói những từ đó.
Và anh ta không nói những từ đó.
Chúng tôi bắt đầu giải quyết vấn đề.
Vì vậy, hậu quả là điều đã ngăn anh ta lại, chứ không phải giới hạn.
Và tôi nghĩ đó là một vấn đề về não mà họ…
đến mức cảm xúc của khoảnh khắc
mà họ không thể hình dung rằng hành vi của họ có hậu quả.
Vì vậy, nếu những người xung quanh họ chỉ ra,
thì có một hậu quả.
Nếu bạn làm điều đó, đó là một cú sốc đối với họ.
Ôi, tôi không muốn có hậu quả đó.
Và vì vậy, với những người có xung đột cao,
bạn thường phải nói cho họ biết hậu quả
khi bạn đặt ra giới hạn và sẵn sàng thực thi hậu quả.
Vì vậy, đó là việc đặt ra giới hạn, thực thi hậu quả.
Chúng phải đi đôi với nhau đối với những người có xung đột cao.
Tôi rất thích điều đó.
Và tôi biết rằng những người đang lắng nghe và xem
thực sự đánh giá cao điều này.
Ý tôi là, đây là những công cụ vô cùng quý giá.
Tôi có thể nói từ cuộc sống của chính mình,
và tôi biết quan sát những trải nghiệm của người khác
và những gì mọi người đã chia sẻ với tôi rằng ở đây,
tôi phải cẩn thận vì tôi không muốn đổ lỗi.
Hãy để tôi diễn đạt điều này một cách chính xác, rằng khả năng
điều hướng các tương tác với những nhân cách có xung đột cao
tốt có thể dẫn đến sự cải thiện đáng kể trong cuộc sống của mọi người,
cả cho những nhân cách không có xung đột cao
và những nhân cách có xung đột cao.
Và việc không làm được điều đó sẽ dẫn đến điều ngược lại.
Vì vậy, nhìn xem, tôi thực sự muốn cảm ơn bạn
vì đã thực hiện công việc mà bạn làm với tư cách là một luật sư, một nhà trị liệu.
Nghiên cứu mà bạn đã thực hiện, bạn đã nghiên cứu rất kỹ lưỡng
và toàn diện.
Bạn đã gửi cho tôi các tài liệu trước đó,
ngoài việc đã viết tất cả những cuốn sách này mà chúng tôi sẽ
cung cấp liên kết trong phần ghi chú của chương trình.
Tôi đã đọc một vài cuốn trong số đó, nhưng tôi dự định
đọc những cuốn khác nữa.
Bạn có một cuốn sách cụ thể về các mối quan hệ.
Bạn có những cuốn sách về những kẻ bắt nạt.
Bạn có một cuốn sách về năm loại người
có thể phá hủy cuộc sống của bạn, và một số cuốn khác nữa.
Vì vậy, chúng tôi sẽ đặt liên kết đến những cuốn đó cũng như một số tài nguyên khác
liên quan đến công việc của bạn.
Và tôi cũng muốn cảm ơn bạn vì đã là một người đóng góp
cho giáo dục công cộng.
Ý tôi là, đó chính là điều mà podcast này mang lại.
Mọi người nghe podcast này với hy vọng thu thập thông tin.
rằng họ có thể thực sự áp dụng và truyền đạt cho người khác.
Và bạn đang làm một công việc tuyệt vời.
Bạn cũng sẽ giảng dạy trong hệ thống đại học vào cuối ngày hôm nay.
Vì vậy, bạn khá bận rộn.
Chúng tôi rất cảm kích vì bạn đã dành thời gian để đến giáo dục chúng tôi.
Vì vậy, thay mặt cho bản thân tôi và tất cả mọi người đang lắng nghe và theo dõi,
tôi chỉ muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc.
Cảm ơn bạn.
Bạn đang cố gắng làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn,
và bạn đang làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Cảm ơn bạn rất nhiều.
Tôi trân trọng cơ hội được nói chuyện với bạn và truyền tải điều này.
Tuyệt vời.
Hãy quay lại và cho chúng tôi biết thêm về những kẻ bắt nạt và những vấn đề khác.
Còn rất nhiều điều để khám phá.
Chúng tôi rất muốn có bạn trở lại.
Cảm ơn bạn đã tham gia cuộc thảo luận hôm nay với Bill Eddy.
Tôi hy vọng bạn thấy nó thú vị và thực tiễn như tôi đã thấy.
Để tìm hiểu thêm về công việc của Bill Eddy
và để tìm liên kết đến các cuốn sách khác nhau của ông,
xin vui lòng xem phần ghi chú chương trình.
Nếu bạn đang học hỏi từ và/hoặc thích podcast này,
xin vui lòng đăng ký kênh YouTube của chúng tôi.
Đó là một cách tuyệt vời và không tốn kém để hỗ trợ chúng tôi.
Ngoài ra, xin vui lòng đăng ký podcast
trên cả Spotify và Apple.
Và trên cả Spotify và Apple, bạn
có thể để lại cho chúng tôi đánh giá lên đến năm sao.
Xin vui lòng kiểm tra các nhà tài trợ được đề cập ở đầu
và trong suốt tập hôm nay.
Đó là cách tốt nhất để hỗ trợ podcast này.
Nếu bạn có câu hỏi cho tôi hoặc ý kiến về podcast
hoặc khách mời hoặc các chủ đề mà bạn muốn tôi xem xét
cho podcast Huberman Lab, xin vui lòng
để lại chúng trong phần bình luận trên YouTube.
Tôi đọc tất cả các bình luận.
Đối với những ai chưa nghe,
tôi có một cuốn sách mới sắp ra mắt.
Đó là cuốn sách đầu tiên của tôi.
Nó có tựa đề “Protocols– An Operating Manual
for the Human Body.”
Đây là một cuốn sách mà tôi đã làm việc trong hơn năm
năm, và nó dựa trên hơn 30 năm nghiên cứu
và kinh nghiệm.
Và nó bao gồm các giao thức cho mọi thứ từ giấc ngủ.
để thực hiện các quy trình kiểm soát căng thẳng liên quan đến sự tập trung và động lực.
Và tất nhiên, tôi cung cấp cơ sở khoa học cho các quy trình được bao gồm.
Cuốn sách hiện đã có sẵn để đặt trước tại protocolsbook.com.
Tại đó, bạn có thể tìm thấy các liên kết đến nhiều nhà cung cấp khác nhau.
Bạn có thể chọn nhà cung cấp mà bạn thích nhất.
Một lần nữa, cuốn sách có tên là “Protocalls– Hướng dẫn vận hành cho cơ thể con người.”
Nếu bạn chưa theo dõi tôi trên mạng xã hội, tôi là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội.
Vì vậy, đó là Instagram, X, trước đây được gọi là Twitter,
Threads, Facebook và LinkedIn.
Và trên tất cả các nền tảng đó, tôi thảo luận về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học, một số trong đó trùng lặp với nội dung của podcast Huberman Lab, nhưng phần lớn là khác biệt với nội dung trên podcast Huberman Lab.
Một lần nữa, đó là Huberman Lab trên tất cả các kênh mạng xã hội.
Nếu bạn chưa đăng ký nhận bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi, bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi là một bản tin hàng tháng không tốn phí, bao gồm tóm tắt podcast cũng như các quy trình dưới dạng PDF ngắn từ một đến ba trang.
Các PDF quy trình đó liên quan đến các vấn đề như tính dẻo của nơ-ron và học tập, tối ưu hóa dopamine, cải thiện giấc ngủ của bạn, tiếp xúc lạnh có chủ đích, tiếp xúc nhiệt có chủ đích.
Chúng tôi có một quy trình thể dục cơ bản mô tả một thói quen mẫu bao gồm tập luyện tim mạch và tập luyện kháng lực với các hiệp và số lần, tất cả đều được hỗ trợ bởi khoa học, và tất cả đều hoàn toàn không tốn phí.
Để đăng ký, chỉ cần truy cập hubermanlab.com, vào tab menu ở góc trên bên phải, cuộn xuống bản tin và cung cấp email của bạn.
Và tôi nên nhấn mạnh rằng chúng tôi không chia sẻ email của bạn với bất kỳ ai.
Cảm ơn bạn một lần nữa đã tham gia cùng tôi trong cuộc thảo luận hôm nay với Bill Eddy.
Và cuối cùng, nhưng chắc chắn không kém phần quan trọng, cảm ơn bạn đã quan tâm đến khoa học.
(music)
(music)
比爾·艾迪是一名執業律師、專業調解員、持牌治療師,並且是佩珀代因大學法學院的教職員。他是衝突解決方面的世界專家,特別是如何處理所謂的高衝突人格。我要非常清楚地指出,這些高衝突人格,正如你今天將學到的,並不屬於所謂人格障礙的類別。實際上,高衝突人格的人士通常也可能有邊緣型人格障礙、人格自戀障礙,或患有雙相抑鬱症。然而,正如你不久後會學到的,擁有這種類型的人可能會落入上述三個不同類別中的任何一個,可能是它們的任意組合,或者完全不屬於這些類別。
這些高衝突人格基本上有兩種特徵。第一種是非常外向的好鬥型。他們喜歡爭論,傾向以非常明顯的方式製造衝突。第二種,約佔高衝突人格類型的50%,則是非常被動的。他們扮演受害者,或利用所謂的消極倡導者來達成他們製造大量衝突的目標,而他們始終看起來都是受害者。
在今天的討論中,你將學到如何根據一些非常簡單的問題來識別這些高衝突人格類型。他還解釋了如何在工作場所和人際關係中處理這些人,重要的是,當然還包括如何從這些人中脫離,不僅是短期內,而是永久地。
在今天的討論中,你會意識到比爾·艾迪對高衝突人格所造成的他人痛苦非常敏感,因此他會幫助人們識別他們、避免他們和脫離他們,但他也會特別強調不去妖魔化這些高衝突人格類型。相反,作為調解員、律師和治療師,他真正最感興趣的是幫助人們與這些人解決衝突,為衝突解決找到最佳、最和平的前進道路。
比爾·艾迪博士是幾本與此主題及相關主題的重要書籍的作者,例如《五種能毀掉你生活的人》。這是一本極好的書,我已經讀過,並強烈推薦給大家。他還寫了關於成人霸凌者的書,這在網上和現實生活中變得越來越常見,以及有關調解衝突解決和分離的書,還有離婚和家庭法庭的情況,他在這些方面作為律師度過了他的專業生涯。
在今天的集數結尾,你將擁有許多新實用工具,以識別這些高衝突人格類型,並學習如何以最佳方式向前推進,坦率地說,遠離他們。
在開始之前,我想強調這個播客與我在斯坦福的教學和研究角色是分開的。不過,它是我希望和努力帶給大眾零成本的消費者科學及其相關工具信息的一部分。為了保持這個主題,我想感謝今天播客的贊助商。我們的第一位贊助商是毛伊努伊鹿肉(Maui Nui Venison)。毛伊努伊鹿肉是來自毛伊島的100%野生鹿肉,是最富含營養和美味的紅肉。
我之前在這個播客中提到過,大多數人每天應該攝取大約每磅體重1克的高品質蛋白質。這些蛋白質提供肌肉修復和合成的關鍵組成部分,但考慮到肌肉組織作為器官的重要性,它們也促進整體健康。每天攝取足夠的高品質蛋白質也是一種有效的控制飢餓的方法。
不過,關鍵的一點是,確保獲取足夠的高品質蛋白質而不攝入過多的卡路里。毛伊努伊鹿肉每卡路里的高品質蛋白質比例極高,因此獲取每磅體重1克的高品質蛋白質既容易又不會造成過量的卡路里攝入。毛伊努伊鹿肉也非常美味,他們有鹿肉牛排、鹿肉絞肉和鹿骨高湯。我個人喜歡這些。事實上,我幾乎每天都吃毛伊努伊鹿肉漢堡,偶爾會換成毛伊努伊的牛排。如果你經常旅行或者只是忙碌,他們還有毛伊努伊鹿肉條,每條含10克蛋白質,只有55卡路里,並且非常方便,幾乎可以帶到任何地方。
如果你想嘗試毛伊努伊鹿肉,可以訪問 MauiNuiVenison.com/huberman 獲得你的會員或首次訂單20%的折扣。再次強調,這是 MauiNuiVenison.com/huberman。
今天的集數還由 ExpressVPN 贊助。ExpressVPN 是一種虛擬私人網絡,能保障你的數據安全和隱私。它通過將你的互聯網活動路由到他們的伺服器並進行加密,這樣沒有人能看到或出售你的數據。
我對未能足夠保護我的數據的影響很熟悉。幾年前,我的一個銀行賬戶被黑,那是一個可怕的經歷,需花費大量工作來恢復並確保該賬戶的安全。當那件事發生時,我與我在科技領域的朋友交談,他們告訴我,儘管你可能認為你的互聯網連接是安全的,但實際上,特別是在使用飛機、酒店、咖啡館及其他公共場所的 Wi-Fi 網絡時,它通常並不安全。
驚人的是,甚至在家中,你的數據可能並不像你想的那麼安全。為了確保我之前描述的情況不會再次發生,我開始使用 ExpressVPN。使用 ExpressVPN 的一個好處是,我根本沒有注意到它正在運行,因為它提供的連接速度非常快。我在電腦和手機上都安裝了它,並在連接到互聯網時始終保持開啟。使用 ExpressVPN,我知道一切都是安全的。我的網頁瀏覽、所有的密碼、所有的數據,當然還有任何隱私帳號後面的內容,比如銀行帳戶。這些都無法被追蹤,沒有人可以訪問或盜取你的數據,這真是太棒了。如果你想開始使用 ExpressVPN 來保護你的網絡活動,可以前往 expressvpn.com/huberman,並且你可以獲得額外三個月的免費服務。再次強調,網址是 e-x-p-r-e-s-s-v-p-n.com/huberman,可以獲得額外三個月的免費服務。現在讓我們來聽聽我和比爾·埃迪的討論。比爾·埃迪,歡迎你。非常感謝你的邀請。我很高興能和你討論這個話題。我讀過你的書。聽說這本書是我認識的一位非常聰明的人推薦給我的。她說:「你應該看看這本書,叫做《可以毀掉你生活的五種人》。」我說:「哇,這個標題真讓人印象深刻。」我迅速讀完了這本書,學到很多東西。你還有其他幾本書,我在介紹中提到過。可以說,你是一位專門研究衝突、衝突解決,以及如何應對高衝突人員的專家。那麼,你能告訴我們什麼是高衝突人員嗎?這類人有多常見?它與一些更傳統的「人格障礙」診斷有什麼重疊?是的,這非常有趣,因為我最初是一名臨床社會工作者,在精神病院和門診診所中與兒童和家庭打交道。但我非常喜歡衝突解決。因此我去讀法學院獲得法學學位,以便能夠從事調解和其他衝突解決的工作,並且我還從事家庭法的實踐。當我開始在家庭法庭工作時,我立即發現很多衝突似乎是由人們的個性驅動,而不是法律問題。因為我還在我的辦公室進行調解。我早上到法庭,下午進行調解,面臨的問題完全相同。早上,人們可能拖延了兩三年;而下午只需進行兩三次調解會議,雙方就能各自分開。因此,在家庭法庭上,很多人對此並不熟悉。但自1980年代以來,出現了「高衝突家庭」的術語。在家庭法庭中,律師、法官、調解員、治療師識別出高衝突家庭經常來法庭做決策,並且有很多敵意,就好像只朝著一個方向推進,無法彈性,也在許多方面無法真正對孩子產生同理心,因此他們會為了孩子而爭吵。因此,高衝突家庭就成了一個術語。當我在1993年成為律師時,我心想,等等,這些並不是高衝突家庭。這裡面可能只有一兩個人具有高衝突的人格特徵或人格障礙的特徵,而這些我自1980年以來在醫院和門診診所的工作中就已經知道了。因為你也是一位臨床心理學家。臨床社會工作者。臨床社會工作者。所以我在1981年獲得社會工作碩士學位,然後我獲得了獨立治療的執照。所以我在加州是一名持牌臨床社會工作者。我可以診斷障礙。我可以在不需要監督的情況下進行治療。我經歷過這些,這樣我就獲得了執照。所以當我進入家庭法庭時,我就發現這些模式與我以前在精神病院工作時的模式是相同的,例如,我與有成癮、抑鬱等問題的人打交道。作為醫院社會工作者,我的工作是幫助他們解決外部問題和家庭問題。因此我為患者的家庭提供輔導,也就是說,幫助他們面對工作上的問題。也許雇主因為他們的行為想要解僱他們,我會試著幫助他們保住工作。也許他們面臨被驅逐的情況,房東無法忍受他們的行為。我解決一個問題後,會說,我已經幫你進入婚姻輔導,你的丈夫或妻子承諾解決這段關係。於是我就會說,太好了,我完成了一些事情。第二天,比爾,我的房東想要把我趕出去。好的,我會說服他們的房東再給他們一次機會。太好了,比爾,我的工作想要解僱我。你能幫忙嗎?他們面臨著一種無法解決的衝突行為模式。這就是我在家庭法庭中看到的高衝突家庭。因此,這就是我能夠建立聯繫的地方,如果我不是一名治療師和律師,我不會想到這一點。我從讀你的書中了解到,這種高衝突人格表型在男性和女性之間的分佈是相等的。擁有這種高衝突表型的人有多少百分比?然後也許我們可以進一步探討一下這種現象的表現形式。是的。好吧,讓我先談談高衝突人格和人格障礙之間的區別,因為我們對人格障礙有很多研究,包括統計數據,接下來我會告訴你。我們對高衝突人格的研究並不多。人們自1980年代以來就開始討論這個問題,尤其是在家庭法庭中,我自己的觀察中有關數千個高衝突人格案件的觀察結果是,這幾乎是相同的,男女都有。我在法律實踐中,基本上男女各佔50/50,主要是監護權爭議,涉及母親和父親。所以我有很好的印象。對人格障礙有很多研究,我在書中提到的某些統計數據也來自對人格障礙的研究。他們對十種人格障礙進行了研究。
在2000年代初期,國家衛生研究院(National Institutes of Health)進行了一項大型研究,研究主題為酗酒的分支。他們想要了解人格障礙在物質濫用、家庭衝突、犯罪行為以及職場衝突中的普遍性。因此這項研究調查了所有10種人格,為每一種人格提供了數據。其中五種似乎容易產生高衝突行為。我可以提供這五種人格的統計數據,並且給出男性和女性的區分,這些資料來自20年前的一項大型研究,因為此研究自那以後並未重複。
基本上,這五種人格屬於B類群,包括自戀型、邊緣型、反社會型和戲劇型人格障礙。不過,在法律爭議中,我們也見到了許多偏執型人格。部分研究指出,在所有人格障礙中,偏執型人格障礙是最可能起訴雇主的。因此這也引起了關注。以下是一些數據。
首先,自戀型人格障礙的比例在美國成人中約為6%。其中,女性佔38%,男性佔62%。這顯示出男性比例更高。20年前的數據可能會因環境影響而有所不同。邊緣型人格障礙的比例同樣約為6%。這當中53%為女性,47%為男性,幾乎是50/50。這驚訝了心理健康界,因為我們一直認為邊緣型人格障礙是一種女性障礙。然而,Marshall Lannahan——邊緣型治療領域的知名人物,表示她同意這一觀點,她認為這是真的。作為一名家庭律師,我也認為這是真的,因為我們所見到的許多涉及家庭暴力的男性似乎都擁有邊緣型人格特徵。而家庭暴力中男性的比例遠遠高於女性。
至於反社會型人格,比例約為4%,男性佔75%,女性佔25%。戲劇型人格的比例約為2%,而且這發現男女比例約為50/50,這再次讓人驚訝,因為人們通常會認為戲劇型人格是以戲劇性為特徵的。然而,這可能非常受到環境影響。當今文化教導,特別是年輕男性,試圖吸引注意力。像是溜滑板跟在車後面,或從建築物上跳下來,做這些戲劇性的事情來獲取注意。社交媒體也是如此,社交媒體實際上促進了這種行為。每個人都想獲得注意,如今在我們的文化中,似乎必須為此而競爭。因此,男性和女性都以戲劇性的方式展現自己。結果是男女比例約為50/50。
偏執型人格的比例約為4%,其數據是57%女性和43%男性,女性比例稍稍偏高,但差距不算大。綜合來看,結果大致上是50/50,這非常有趣。那麼,這種高衝突人格是如何跨越所有這些人格障礙表型的呢?我也想問一問,我能想像一些邊緣型人格的人可能也是戲劇型的,這是否可能會落入多重類別呢?而這項研究實際上也解析了一部分這些問題。在研究中,我特別記得一點是邊緣型和自戀型的人格,兩者之間約有38%的重疊。因此,邊緣型的個體往往也可能具有自戀型人格障礙。這就是人格障礙的重疊。
這裡有一個完整的連續體。許多人擁有特徵,但不具有人格障礙。目前的DSM(診斷與統計手冊)指出,總的人格障礙約為10%。這個數字是取自全球的平均研究。我之前引用的美國研究說15%的人有某種人格障礙。因此在美國,我們看到這是一個重要的數字,而這項研究也提到邊緣型與自戀型之間有38%的重疊。我認為這很符合我的經驗。因為當我教律師時,根據我自己的經驗,我可以說,你會遇到一個看起來像自戀型的客戶。他們非常以自我為中心,並且貶低你,聲稱自己優於他人。針對這些客戶,這裡有一些應對的建議。但他們也可能有情緒波動,這更多地與邊緣型有關。因此,面對這樣的客戶,你需要面對他們的自我,誠實地讚美一些他們真正做的事情。同時他們也真的需要同理心。他們情緒波動很大。對於這樣的人,很多同理心是必要的,並且說道:哇,我能理解你因為自戀型的事情而感到多麼不安,這可以讓他們冷靜下來。因此,面對擁有這種組合的人,你需要使用兩套應對方式。
你提到邊緣型和戲劇型,有很多相似之處,因此我們會看到它們之間的重疊。但我見過每一種組合。然而,在家庭法庭中,我所無法確定的是,問題是人格障礙還是只是特徵?對我來說,人格障礙並不重要。只有模式才重要,因為如果我看到了這樣的模式,我就知道我應該怎麼做。這是關鍵。
我能想像,在家庭法庭中,事情會尤為複雜,因為其中一些問題,不是所有的,但有一些確實具有遺傳成分,當然也有情境成分。因此,你可能在為擁有與其父母相同人格障礙的孩子們的利益而努力解決情況。這會不會真的很棘手?有趣的是,當一切都能順利進行時,這項工作其實是非常有意義的。當律師們理解了,法官也理解了,大家都明白發生了什麼,他們可以作出適合情況的命令,幫助保護孩子免受不當行為的影響,並幫助父母獲得一些幫助。因此,物質濫用在家庭法庭中是一個大問題,甚至比人格障礙還要嚴重,但幾乎不相上下。我們經常公開討論物質濫用。人們都認識到其徵兆,並有針對性的治療。我們的文化中不會討論人格障礙,這似乎是潛在的問題。
所以,Ari,我打算暫停一下。我認為這是一個非常關鍵的觀點,而且是你給我發的很有趣的論文中的一個重點,順便提一下,我會在我們節目的註解中提供鏈接。
這段文字的大意是關於1970年代和80年代對酒精使用障礙或酗酒問題的法律系統的認識進步,並探討高衝突型人格的特徵及其如何影響社會互動。以下是翻譯:
這基本上是從說明向人們解釋酒精的運動開始的,我想他們現在稱之為酒精使用障礙或酗酒,在70年代和80年代,這對司法系統來說是一個重要的進步。我認為如今人們普遍理解成癮不僅僅是意志力不足,還有一些大腦回路被物質或行為劫持,這些大腦回路本來是為了促進我們的適應性演化設計的,但它們可以被行為和物質劫持,導致人們實際上無法控制他們的成癮行為。我認為如今這一點已經得到認可,這真是太好了,因為這樣司法系統可以基於此進行工作。我認為大眾尚未完全欣賞這些人格障礙和這些高衝突的人格,以及它們的普遍性,這可能是因為它們的普遍存在,圍繞著我們,存在於各種互動中。
這裡有個問題,高衝突互動往往被描述為戲劇性的。戲劇性行為往往會得到某種獎勵,正如你所說,無論是在網絡上、政治上還是媒體中,越是戲劇化,就越引人注目,越引人注目,點擊的人就越多,觀看的人也越多。而且算法會考慮停留時間,這是術語,用來指人們看某些東西多長時間。因此,你可以看到這些東西如何被推廣,就像在1970年代之前將近75年,酒精使用障礙就是這樣被文化推廣的。
你有5點鐘的快樂時光。我去科學會議時,到了五點鐘,大家都說:好,該喝酒了。我一直覺得這有點瘋狂,特別是考慮到對飲酒在工作環境中可能造成的互動會有很多擔憂。這會導致高衝突行為。沒錯。所以不管怎樣,我不想在這方面說得太多,但首先,這只是讚美你所做的重要工作。第二,我們該如何看待這種高衝突人格表型?我們可以讓人們知道,嘿,那是自戀者,嘿,那是邊緣型戲劇性人格嗎?還是有更具人性化的、更能觸及當前真正問題的方式?我想這就是你所想要做到的。
是的,絕對如此。你可能看到我搖頭說不,應該讓人們意識到這一點嗎?這是最後一件你想做的事。事實上,不要這樣做。原因是人格障礙,哦,哦,讓我快速區分人格障礙和高衝突人格。區別在於,書的開頭有一幅有兩個重疊圓的圖表,重疊的地方很多。但是人格障礙的主要特徵是它們困在狹窄的人際行為範圍內。有些人不是高衝突型的人,有些人是。高衝突型人格的一個特點是他們專注於責備,責怪他人成為他們生活中很大一部分。因此,當你面對一個高衝突、不負責任且有人格障礙的人時,你會陷入固定的行為模式。你會遇到高衝突的人格或高衝突的人。因此,他們在行為上持續這樣一段時間。
至於與人格障礙的重疊,他們不會反思,不會改變,只會繼續責怪外部的每個人。所以要認識到這種不同和相似之處。我認為半數擁有人格障礙的人,這只是我的估算,有高衝突人格,半數則沒有。我在精神病院工作的邊緣型患者,自戀者並不責怪其他人,自戀者只是以自我為中心,而邊緣型則更多地對自己感到沮喪,而不是對任何其他人。這是一個重要的區別。你很完美地區分了高衝突人格和這些人格障礙。我只是想再次確保每個人都聽到,有關於人格障礙的約一半會落入高衝突人格。在我估算中,我尚未獲得研究結果。但顯著的特徵似乎是,高衝突人格往往或始終將責任推給他人,為他們生活中的困難負責,這就是為什麼他們會發生衝突,這就是為什麼他們會升級,而不是努力解決和化解。
所以我可以想像,高衝突的人並不總是顯得高衝突。事實上,這是你在這次對話中已經多次提到的,顯然在你的書中,這種高衝突人格有時會低調出現,這可能會讓人困惑,或者他們可以在很長時間內未被注意到。是的。
所以其中一部分與具體的人格有關。因此,具有邊緣型人格特徵或戲劇性人格特徵的高衝突者常常更加公開地戲劇化。因此,他們可能會讓你非常震驚,突然開始大叫、尖叫和擲東西,僅僅因為你們正在進行一場普通的對話,這是非常不成比例的。但某些人格,趨向於反社會人格或某些自戀人格,可能在表面上看起來非常合理。實際上,他們一生都在努力展現良好形象,這掩蓋了表面之下的所有問題。我想到幾個例子。例如,我有時處理家庭暴力案件。假設一名施暴者在法庭上說:“哦,我是在幫助她,因為她太沮喪了,我把她的鑰匙拿走了,我把她按在床上,因為我擔心她會離開並發生車禍。”
好的,這種情況可能偶爾會發生,但這是家暴受害者常常會說的故事。在法庭上,我也見過這種情況,會有一個理性的人在解釋情況,而他的伴侶,通常是女性,則情緒失控,亂成一團,甚至可能在哭泣。而人們並不知道,如今約有80%的離婚案中,當事人是自行辯護的。因此在這種情況下,法官可能會說:「這個人很理性,而這位女士卻一團亂。我想我會支持他的說法。」因此,很多事情就在這樣的情況下悄然發生。但從性別的角度來看,也可能是相反的情況,許多伴侶的相處中,人們會讓自己看起來非常好。而那些負面的事情往往會在幾周、幾個月,甚至一年後顯露出來。這就是為什麼我們建議等待一年再決定承諾。因為在如今的世界,誰知道呢,您可能會遇到一個在掩飾不良行為方面非常高超的人。
對於這一點,我們能否更深入地探討,因為這可能是您工作中最重要的收穫之一。您能否具體說明這個“第一年原則”?或許承認一下,確實有許多美好的故事,講述人們在一個週末認識,兩週後結婚,之後50年後,有了孫子和曾孫,生活得很好。或有人三個月後訂婚,或者在某些情況下,三個月後懷孕,並且有一個美好的婚姻和家庭故事可以講。我們聽到這些故事,真的很美好,對吧?我意思是,聽到這些故事時,仿佛驗證了您對人性的信念。這些故事確實很有力量,但在與您私下討論這些事情時,您也許看到了更多案例,發現急於承諾或建立關係導致的問題,比帶來的好處要多得多。
是的。這就是我作為律師所處理的許多高衝突離婚案例,我之前也是一名治療師,有時候擔任調解員,在我看來,這些都是一些壞運氣的故事。遇到一位不錯的人,通常是我的客戶,但由於某些原因,他們太快在一起,然後所有問題就隨之而來。我真的相信在當今社會,這是一種運氣的問題,這就是為什麼您應該花一年時間來了解:我是否在這段關係中抽到了短籤,因為我有一個看起來完美的人,擁有很好的背景,很多優點。但近距離的關係是性格障礙顯現的地方,人際交往的困難,和高衝突行為,大多發生在密切的關係中。因此,他們在工作中可能很受歡迎,但當你獨處時,情況可能很糟糕,可能會大吼大叫,甚至毆打,各種不好的行為都可能出現。因此,這就是為什麼我建議等一年,我處理過很多案例,人們告訴我,我們只是愛上了,一切都很美好,前六個月都是如此。但當我決定結婚時,所有問題開始出現了。不過我還是結婚了,因為我想,時間和愛能修復一切,結果並沒有。
所以在當今社會,我必須說,高衝突關係的風險更高。您所描述的情況,人們常常告訴我,他們的祖父母在認識一週後結婚,剛慶祝了60周年紀念,他們依然相愛,一切都很好。您的祖父母在結婚前通常知道他們要娶的是誰。在今天的世界,人們不僅不知道,沒有歷史背景,高衝突的人也學會了掩蓋他們的真實面貌。他們並不是壞人,這是我想強調的。他們只是性格有所不同,可能天生就是這樣。但他們並沒有標記,並不像《大白鯊》的音樂那樣出現,他們看起來很好,我認為任何人都有可能陷入這種關係。
我想稍作休息,感謝我們的贊助商AG1。目前,許多人聽到我說,如果我只能選擇一種補充劑,那就是AG1。這是因為AG1是最高品質和最完整的基礎營養補充劑,這意味著它不僅含有維生素和礦物質,還有益生菌、益生元和適應原,以彌補您飲食中的任何缺口,並為需要支持的生活提供幫助。對我來說,即使我大多數食物攝入都是整食和最少加工食品,但很難僅通過食物獲得足夠的水果和蔬菜、維生素和礦物質、微量元素和適應原。出於這種原因,自2012年以來,我每天都在服用AG1,通常一天兩次,早上或上午中,下午或晚上再次服用。這樣做顯著增強了我的能量、免疫系統和腸道微生物群。這些都是維持大腦功能、情緒、身體表現等的關鍵。如果您想嘗試AG1,可以訪問drinkag1.com/huberman以獲取他們的特別優惠。目前,他們正在贈送五個免費旅行包,還有一年的D3K2維生素供應。
再一次,這是drinkag1.com/huberman以獲得特別優惠的網址。我確實想回到您提到的那一點,您並不是在妖魔化這些人。對。您是談論如何與他們相處,或者在某些情況下如何避免與他們相處,以便在某些情況下創造最順暢的互動。還是沒有互動。但如果我們能再深入探討一下這個第一年的想法,我的理解是,在第一年內,沒有訂婚,或者結婚,也沒有生育孩子,和搬在一起。
那些是重要的嗎?除了最後一個,真的不要在第一年內結婚。有時候同居是一個很好的方式,可以近距離了解這個人。是的,和某人住在一起的過程中你會學到很多東西。沒錯。是的。沒錯。人格障礙是一種人際功能障礙的定義的一部分。而這是親密的關係。所以如果你沒有經歷過那樣的親密關係,你就不會知道當你把襪子亂丟或洗牙膏蓋子沒蓋好時,這些小事可能引發巨大的風暴。或者當某人缺乏睡眠時。我總是說,經過一個糟糕的夜晚,對某人會有很多了解。你明白我的意思嗎?對。關鍵在於行為模式。我想說的是,每個人有時候都會生氣。這是可以的。每個人有時候都會大聲叫喊。每個人有時候都會批評。但如果他們有一種模式,比如他們的關係生活模式是大叫大嚷、批評等等,哇,這種模式可能會繼續下去。正如我之前提到的,我相信人格障礙的行為模式較窄。因此在幾個不同的環境中,如家庭、工作中的近距離關係,或者社區中的親密關係,都是以模式驅動的。所以這些都是可識別的模式,學習到的像酗酒和成癮一樣明顯。所以這才是關鍵。給自己一些時間,看看這些問題是否顯現出來。我認為你提出了一個非常有趣的觀點,雖然現在我們有更多的信息可以通過互聯網和社交媒體獲取,但你和我們祖父母那一代人作了比較。我49歲,所以我的祖父母實際上是從八年級開始就認識彼此。當他們18歲時私奔,啪的一聲結婚,這可能讓某一方的父母感到失望,但他們結婚超過50年。顯然有孫子等等。因此你有這些故事,我們都喜歡這類故事。但正如你指出的,他們彼此了解得非常非常透徹,並且認識了很長一段時間。如今,有人可以所謂的「做一些研究」,上網查看資料。你會不會認為這不是真正完整的信息?對。我認為這是有幫助的。我告訴人們,谷歌一下你的伴侶,看看是否有一些歷史可能會影響你。絕對是。但不要相信這就足夠了。我所說的是,你真的想要談的人是這個人的親戚和朋友。你真正想看到的是他們和親戚及朋友之間的互動。親戚和朋友。是的,因為這是親密的關係。這才是關鍵。這一切都是關於親密的關係。而這正是讓人驚訝的地方。他們會說這個人在工作中表現良好。有些人一起工作了10年,可能之前有其他關係,都離婚了,相互同情,於是他們走到了一起。然後他們發現這就像幾乎陌生人一樣,因為現在是親密的關係。而這就是區別。人們在親密關係中的行為往往會引發人物障礙等問題。不安、恐懼顯得不如人、對被支配的恐懼、對得不到足夠關注的恐懼。人格障礙似乎在這些方面存在過度的恐懼。那麼說如果某人在長時間內有很多穩定的友誼,這是否是一個好的指標,表明他們能夠維持親密的關係?但我覺得你還是想知道那個人心中什麼是好朋友?他們實際上和朋友花時間嗎?對於同事也是如此,因為我曾經待過的一些工作環境本身就非常不個人化。你不會分享很多,而其他環境,比如我現在播客的同事伴侶,我對他們的一切都很了解,這在我的學術同事中並不成立。我知道我的某些學術同事的家庭,我會和他們共進晚餐等。但有些人則不太如此。所以情境非常重要。你提到穩定這個詞,這確實是一個關鍵。因此,如果他們有10、20、30年的好友,這是一個非常好的跡象。壞的跡象是我不想讓你和我的家人交流,他們是壞人,他們會說我糟糕的事情,你不能相信他們,他們最終會反過來,會恨你,這些都是。你甚至不能和我說我的家人是誰,以及他們的電子郵件和電話號碼是什麼。哦,天啊。這是一個警告信號。是的,絕對是警告信號。因為每個人與家庭成員在某個層面上都有衝突,但你希望能夠讓對方舒適地與他們的家人互動。如果你的家人真的很困難,那麼就應該讓你的伴侶見見你的家庭,讓他們知道這是一個困難的家庭,這就是為什麼我不得不與他們保持距離。因為許多人為了自己的健康確實需要保持一些距離,但秘密性,秘密本身對關係並不是一件好事。這在某種程度上是過去50年來的最大失落,因為人們知道,50年前,家族秘密很難存在,而現在即使人們可能在互聯網上無處不在,你可能真的知道他們的秘密。而這正是你需要找到的。那麼倡導者呢?你知道,我對一些高衝突的個體有所了解。有些人是比較好鬥的類型,而其他人則更像是你所說的那種安靜的操控型受害者。
以下是文本的繁體中文翻譯:
而且這兩者似乎都相當擅長招募支持者。
我想你所說的這些是負面支持者,會為他們辯護的人。
順便提一下,這聽起來很像現代政治。
也許我們稍後會進入這個話題,因為它對我們正在討論的內容有重要的反思。
那負面支持者怎麼辦?
如果某人有很多朋友或支持者,他們可能與之同舟共濟,但也在指責模式中,這是否是一個紅旗?
是的。
有趣的是,我想有一天能更深入了解這背後的神經科學。
但高衝突的人情緒高度敏感。
根據《精神疾病診斷與統計手冊第5版修訂本》,B類人格障礙被稱為戲劇性、情緒化和不穩定。
他們的情緒敏感性是具有傳染性的。
一般而言,我在這方面的學習發現,情緒是有傳染性的,而高衝突情緒的傳染性特別強。
那麼發生了什麼,我在作為律師的經歷中看到的,還有其他律師和治療師,情況是高衝突的人走進你的辦公室,說,我被我的前伴侶(無論是男是女)對待得非常糟糕,你必須拯救我,你必須保護我,你必須贏,你必須有時他們會說你必須摧毀對方。
當他們的目標是摧毀另一方時,這總是一個警告信號,這不是一個好兆頭。
但他們情緒這麼激動,所以你會說,天哪,這個人經歷了這麼多。
現在我也變得情緒化了。
我在我的研討會上教授的是,我了解到這與杏仁核有很大關係,杏仁核會捕捉到強烈的恐懼和憤怒,這些情緒都是高漲的。
於是現在我的情緒也變得強烈,哦,比利,你必須做點什麼。
我覺得我的身體想要行動。
例如,我想要拯救這個人,免於他們的邪惡共同養育者。
因此,我們所見的負面支持者是,他們在情感上受到牽引,但缺乏信息。
他們並不真正知道發生了什麼。
我給你一個例子,有一個法庭案件,高衝突的人帶著他們整個家庭來。
我有一個案件涉及虛假的指控,糟糕的指控。
我的客戶恰好是父親,母親對他提出了虛假的兒童性虐待指控。
我曾經處理過各種真實和虛假的案件。
這是一個真實的問題,也是一個重大問題,但這裡也有虛假的指控。
在這個案件中,這正是發生的事情。
所以母親帶著她的全家,法官因為所呈現的證據意識到案件的情況,並對母親因故意虛假指控而處以懲罰。
在法律系統中這意味著什麼呢?
我的客戶,父親花了大約40,000美元進行心理評估,進行審判,支付所有這些律師費用。
因此,法院讓她支付了他10,000美元的律師費用和成本。
這就是這次懲罰的意義。
法律條文規定,故意虛假的兒童虐待指控是使一方支付對方費用的基礎。
所以她被命令支付,順便說一下,她從來沒有支付過。
她沒有財產,我們無法獲得因為她的財產在其他人名下。
但問題是她帶著全家來到那裡。
她帶了她的母親,母親的男友,還有她的室友,這是一名心理學研究生,一直在鼓勵她,「哦,你的女兒遭到虐待了。你必須做點什麼。」
這些都是負面支持者。
當法官作出裁決並說明情況時,非常清楚。
我的意思是,我們抓到了母親在撒謊,她說服其他人為她撒謊,我們抓住了他們的謊言。
所以這是一個非常出乎意料的公開案件。
而這家開始對法官大喊大叫。
他們說,「這是一個罪行,這是一種羞恥」,等等等等。
法官說,「你們馬上自己離開這裡,否則我會讓法警把你們帶走。」
於是他們站起來離開並高喊,「這是可憐的」,或類似的話。
這些都是負面支持者。
他們不知道完整的情況。
他們相信他們的家庭成員,我相信她是一位能幹的說謊者,這非常有趣。
我得與她的治療師交談,她的治療師,我被允許與她交談。
那位治療師公開表示,她患有邊緣人格障礙。
這是一件公開的事情。
那位治療師說,「還有其他問題。」
我問,「反社會人格障礙?」,她說,「我不能說,但我不會不同意你。」
這實際上是肯定的。
是的。
而反社會人格障礙者經常會有很多說謊等行為。
這是罕見的情況,但由於我有社會工作背景,並且作為治療師我處理過許多兒童性虐待的真實案例,我能看出其中的區別,而許多律師則不知道該注意什麼。
但這是一個例外情況,同時也涉及反社會和邊緣人格障礙。
她有很多特徵。
起初,法官對我的客戶和我們非常批評,他對接觸採取了監督措施。
但監督者說,「這太有趣了。
當孩子被交接時,小女孩會有些猶豫地走向父親。
母親放下她就走。
監督者把她帶給父親。
她有點猶豫,她看到父親就會觀望。
母親已經不在視線內了。
她就會跳到他身上,大笑著玩得很開心。」
我有一個問題。
這不是一個試金石問題,但你還記得你剛才描述的特定案例中,這段關係是否發展得非常迅速嗎?他們很快就同居了嗎?決定要一起生孩子的決定,是不是也很快?結婚是否很快?換句話說,你的客戶是否因為他們的進展速度而對周遭一切毫無察覺?我腦海中浮現的比喻是,如果你移動得非常快,很難看清路標。我想他確實如此。而有趣的是,他們年紀相當輕就走在一起。我想她當時可能18歲,他20歲,類似這樣。以今天的標準來看這是相當年輕的。因此,刺激感知到了一切。我很肯定他們是這樣的。而有趣的是,他們已經離婚,我描述的問題是一個離婚後的監護權問題,但他們可能是在婚姻四五年後才離婚,她襲擊了他,留下了傷疤和所有這些。所以在我剛才告訴你的故事發生時,他實際上是這個八歲女孩的監護人,這也很有幫助,因為她能表達自己的感受。她實際上描述了她的母親如何逼她說一些不實的話。所以,是的,他們年輕時在一起,我想是很快,然後他們離婚,但這個模式一直持續下去。這是我們看到的一件事。許多高衝突的離婚在離婚後繼續進行。實際的離婚日期在高衝突的生命周期中就像一個減速帶,如果他們有孩子。當然,如果可以談論有孩子的事時,你提到了情感傳染並提到科學。如果可以的話,我想分享一些可能對你和聽眾感興趣的事情。你當然是對的,杏仁核是威脅檢測的中心樞紐。很多人不知道,因為在神經科學的流行報導中並沒有充分討論的,就是杏仁核可以學習,在某種意義上它是高度易受情境依賴性可塑性的影響。因此,讓情感充沛的感受無論是負面情緒,比如恐懼,還是正面情緒,比如「哦,我喜歡這個」,在某種程度上這是正確的。但隨著時間的推移,大腦有時會改變,使得像腎上腺素的感受與多巴胺的釋放產生聯繫。但是,有一些非常有趣的大腦結構卻沒有被充分討論,我只想提一下,因為你詢問了神經科學。我在我的實驗室中有一位名叫鄭熙炯的博士後研究員,她是一位出色的博士後,專注於情感傳染。我們關心的是人類受試者,但這些是動物研究。由一個物種的成員被觀察並被另一個成員模仿的過程。這是人類和非人類行為中一個非常強大的方面。而大腦中有一個結構叫做「閉膜」,大多數人對此並不熟悉,這似乎對此非常重要。她做了一組漂亮的實驗,顯示當動物觀察其他動物時,無論是在積極的狀態還是恐懼狀態,在這個案例中是恐懼狀態,它們的閉膜會進入扣帶皮層電路,當然還有杏仁核等等,這些會被激活,好像它們處於相同的經歷中。但並不是以相同的程度,但隨著時間的推移,一個人可以看到的是這些電路的可塑性的增強,使得較小的威脅開始引起更大的內部反應。這結合了鄭熙炯的工作以及之後出現的其他研究。因此,這告訴我們我們的大腦非常敏感於他人的情感狀態。這是好的,例如同理心。但隨著時間的推移,我們的大腦變化,需要較低的刺激來激活我們這一部分的負面反應。因此,也許這為我們現在社會觀察的討論提供了一個好的開端,不僅僅是政治方面。但被招募進入一個陣營是一回事。但一旦你進入這個陣營,透過這項工作的視角,我們會覺得在那個陣營中保持的要求似乎需要更少的負面事物,卻越來越想要更激烈地去捍衛一個原因。這樣理解嗎?我覺得完全正確。正如我在我的書中提到的有關霸凌者的部分,我認為兩極化確實體現了這一點。一旦你在你的團體中,並且你看到另一個團體不僅僅是有不同的觀點,而是成為了敵人,那麼你的大腦就不必再思考它。這就是事情的真相。他們是敵人。唯一的問題是,我們現在該怎麼做?研究指出,當你與你的團體中的人交談時,結果不是走得更近,而是越來越遠。在法律案件,尤其是家庭法方面,對我來說,最令人著迷的是,你有像我描述的那個家庭,他們在互相交流。你插入一位律師進去。律師與他們交談。律師可能會引起更大的憤怒,或者也許是拯救這個人的承諾。也許你還會找一名治療師進入畫面,他們都只是在彼此交流。彼此間的距離越來越遠。而這通常是我們會看到高衝突法院案件的時候。他們每六到十二個月回到法院,有時長達數年。我有案件已經在法院每年進行八九年了。而且這些都是已經很久以前就完成的離婚案件。人們未意識到的是,最糟糕的監護權爭議往往發生在離婚結束之後。我認為這是因為人們花越來越多的時間與他們自己的團隊、自己的群體交談,這使得他們彼此的距離越來越大。他們對另一方的看法變得越來越惡化。因此,我認為這種結構真的很重要。
所以我認為在政治上,我們有這兩個不同的宇宙,並不一定彼此交流,這真的創造了一種社群感。人們在尋找社群,而他們找到了。但我認為這是由媒體生態系統所滋養的。每個人都有自己的媒體。因此,我們有這兩個宇宙各自交談,越來越遠。這就是為什麼選舉似乎對這一切沒有造成影響,因為選舉決定了誰來執行政府,但並沒有解決對立的社群。而且這些社群獲得了大量的關注。可悲的是,我認為我們的文化已經從政府轉移過來了,政治與政府有關,與細節和瑣事有關,政府的價值觀是對我們的團體、我們的國家有利的,團結、公民性。我們應該在這方面團結一致,但政治卻轉向了娛樂。娛樂的價值觀是極端、情緒化,而娛樂是由戲劇驅動的,持續了幾千年。而戲劇是對抗“我們”和“他們”。正如我在《欺凌者》一書中提到的,會有可怕的危機,會有邪惡的反派以及超級英雄。如果你有某人向他們的社群講述這個故事,他們會喜歡那個人。但現在我們在政治上有兩個社群彼此相愛,卻對另一方心懷敵意,而選舉無法解決這一點。這是一個通往高度衝突的路上的減速帶。這不是一個好跡象,我們必須找到彌補這些鴻溝的方法。而且確實有一些方法。讓人們一對一彼此交談。有很多團體嘗試說:「讓我們聯結而不是分裂」。如果我們過度失衡,我們會面臨越來越嚴重的高衝突問題。因此,人們越多地意識到這個模式,他們就越能說:「嘿,我似乎是這個群體的一部分,但我希望聽聽,我的鄰居有不同的想法,我會傾聽他們。」傾聽是缺失的。我想稍微停下來,感謝我們的一位贊助商Function。最近,我成為了Function的會員,尋找最全面的實驗室測試方案。雖然我一直是血液檢測的粉絲,但我真的想找到一個更深入的計劃來分析血液、尿液和唾液,以全面了解我的心臟健康、荷爾蒙狀況、免疫系統調節、代謝功能、維生素和礦物質狀況以及其他對我整體健康與活力至關重要的領域。Function不僅提供超過一百種關鍵於身心健康的生物標誌物的測試,還分析這些結果並提供醫生的見解。例如,在我與Function的第一次測試中,我發現我的血液中汞的濃度過高。這完全讓我感到驚訝,在參加測試之前我完全不知道。Function不僅幫我檢測到這一點,還提供了關於如何最好地降低這些汞濃度的醫生建議,包括限制我的吞拿魚攝入量,因為我之前吃了很多吞拿魚,並努力多吃一些綠葉蔬菜,同時補充NAC和乙酰半胱氨酸,這兩者都有助於支持谷胱甘肽的生成和排毒,並幫助降低我的汞濃度。像這樣的綜合實驗室測試對健康是非常重要的,雖然我已經做了很多年,但我一直覺得這過於複雜且費用昂貴。我對Function的印象非常深刻,無論是在使用的方便性方面,也就是完成測試以及測試的全面性和可行性方面,因此我最近加入了他們的顧問委員會,我非常高興他們贊助了這個播客。如果你想嘗試Function,可以前往functionhealth.com/huberman。Function目前有超過250,000人的候補名單,但他們正為Huberman Lab的聽眾提供提前接入機會。再次重申,是functionhealth.com/huberman,讓你提前接入Function。今天的節目還得到了David的贊助。David製造的蛋白棒與其他蛋白棒不同。它含有28克蛋白質,僅有150卡路里,且零克糖。沒錯,28克蛋白質,且75%的熱量來自蛋白質。這比下一個最接近的蛋白棒高出50%。David的這些蛋白棒味道驚人。我最喜歡的是蛋糕口味的,但我也喜歡巧克力口味,還有莓果口味。基本上,我喜歡所有味道。它們非常美味。對我而言,我儘量從全食物中獲得大部分熱量。然而,當我趕時間,或不在家,或者只是想要一個快速的下午小吃時,我經常會尋找高品質的蛋白質來源。使用David,我能以小吃的熱量獲得28克高品質的蛋白質,這使我很容易達到我的蛋白質目標,即每磅體重獲得一克蛋白質,並且可以在不攝入過多熱量的情況下做到這一點。正如我之前提到的,它們非常美味。其實,它們令人驚訝地好吃。即使是口感也很棒。這更像是餅乾的質地,有點像咀嚼酥餅的質感,這與其他我通常會感到厭膩的棒子不同。我以前對棒子並不是很感興趣,直到我發現David的蛋白棒。如果你給它們一個機會,你就會知道我在說什麼。如果你想嘗試David,可以訪問davidprotein.com/huberman。再次提醒,連結是davidprotein.com/huberman。根據我朋友及本播客的前嘉賓、兩次嘉賓Rick Rubin的建議,我開始觀看一部關於專業摔角歷史的紀錄片,眾所周知,這部紀錄片是編造的。讓我們先承認這一點。
但這是一個引人注目的入口,讓人了解你所談論的一些事情,因為這一切都取決於能否在觀眾中產生情感反應。根據我的理解(我並不專家),我在觀看這部紀錄片時做了筆記,就像我對大多數事物那樣做筆記。過去,他們通常有正派和壞蛋,正派女性和壞蛋女性,因為它涉及男女摔跤,通常不是互相對抗,雖然有時會有。
無論如何,在某個時候經歷了一次轉變,他們無法再用正派和壞蛋、正派女性和壞蛋女性來獲得更多的興奮,或者字面上說,無法再吸引更多的注意力。因此,他們所做的就是讓每個人都變成壞人,收視率開始飆升。大家都是壞人。基本前提是兩隊都在作弊,因此他們也必須行為不端。這創造了一個整個時代,人們只是在做壞事,產生了更大的情感反應。這與情感的神經科學很吻合。情感如敬畏、幸福、喜悅、意義和快樂。這些都是強烈的情感,我不會說恐懼、憤怒、受到威脅等情感更強烈,因為沒有數據支持這一觀點,但它們趨向於驅動人們的行為。換句話說,人們會做更多的事情。這在行為經濟學領域也是眾所周知的。人們為了避免失去某樣東西所做的努力,通常要超過他們為了獲得某樣東西所做的努力;可悲的是,但這是我們這個物種因進化而有意義的原因所造成的。
因此,我認為在社會層面上,甚至可能在個人層面上,因為這兩者在每一層面上都彼此模仿,從個人到文化,似乎都在參與這種不斷加劇的情感狀態,現在看起來衝突已經成為常態。這是非常悲哀的,你不禁要想接下來會怎樣,但這確實似乎獎勵了這些高度衝突的人格,因為他們未被察覺。因此,那位對新聞報導感到非常憤怒的同事,試圖讓人們參與某件事情,或者在某個是否真的是問題的問題上創造出事件?我意思是,工作場所以及學校確實存在一些真實的問題,但這真的成為問題了嗎?十年前,那個人會被大家認為「這是有問題的人」,並且會避開。現在,這有點因為平均情況已經改變,我認為不再是超越噪音的信號。正如我們在科學中所說,這已經成為噪音之中的一部分。
所以我們所看到的是這些我稱之為媒體系統的東西被高度衝突的人格所吸引,而高度衝突的人格又被注意力所吸引。他們想要注意力。因此,這幾乎形成了一種媒體曝光和高度衝突人格之間的結合。這就是將人們聚集在一起的原因。我認為現在每個人都在尋找社區,以前這是圍繞工作,像是一項共享任務。但現在我們很多工作獨自完成,或者在小群體中進行,因此你獲得了一種真正的社區感。人們曾經從教堂、猶太教堂、清真寺或其他任何地方獲得這種社區感,但這種感覺減弱了。所以現在我們在政治中獲得了大量的強烈情感社區。於是,你有一個社區,他也有一個社區。所以他們將自己聚集在一起。他們感受到那種,我不知道,可能是多巴胺的刺激,或者其他什麼,並強化了他們。因此發生的事情是我們正在分裂。但對我來說,答案是揭示這些模式,理解我們的腦袋,認識到正在發生的事情。這個人可能在誇大,他們所說的那些人是邪惡的。這個人可能在誇大,他們所說的那些人是愚蠢的。不論是什麼,我們必須意識到,好的,不要完全相信那個。對我來說,最吸引人的部分是,我不知道這是怎麼發生的,但我收到來自保守派和自由派的捐款邀請簡訊。我兩方面的都有。你知道嗎?他們看起來彼此相似,都是「世界末日快到了,你必須捐10美元或100美元來拯救世界,而世界末日即將因為他們而來。」這一切都是基於恐懼的。這是一種基於恐懼的方式,但卻勾起你的情感。我知道這些東西,所以我可以說「好的,滑過去,滑過去,滑過去,滑過去。」但很多人不知道這種情況的存在。他們不理解情感是如何具傳染性的,而我認為,高衝突情感可能更具傳染性。因此,對我來說,就是教育人們關於這些動態,以便你不會過於參與其中。比如,我不會看超過半小時的電視新聞,但你可以有24/7的電視新聞。自1995、1996年以來,他們允許——他們給予你廣播和電視的許可,無需告訴另一方故事。在那之前,你必須——公平原則,你必須說另一方的觀點。你支持某個候選人,你必須聽取另一方的聲音。1995、1996年之後你就不必這樣了。所以我們有了MSNBC和稍微保守一點的福克斯新聞,稍微自由一點的。現在,我們經歷了30年的這一切,彼此之間越來越分離,每個社群環繞著他們的观点。儘管如此,如果你說「好的,我可能聽到了一些誇張的說法。」那樣我就可以自我檢查,而這個人正在試圖成為英雄,並將那些人妖魔化。我不會這樣做。因此,我並不支持政府的規範。我希望每個人都能說「好的,我看到了正在發生的事情。我不會讓我的情感被勾引。」我認為對我來說,這是一個目標,就是讓人們得以學習「我不必吸收那些情感。」因為問題就在於,人們的情感被勾引,且不知情。高衝突人格的跡象有哪些?因為在理想的世界裡,我們會避免這些人。
再一次,我們不是想說他們是壞人。
有些人確實是壞人,有些人則不是。
但因為我不是臨床心理學家,而你是,所以你能做的評估肯定比我更好。
除了第一年規則之外,還有什麼方法可以避免這些情況?
然後我們來談談根據這些人的獨特表型如何與他們脫離關係。
那麼,當一個人潛在地與某人約會、潛在地與某人成為朋友或潛在地與某人成為同事時,應該問自己什麼問題呢?
是的。
有趣的是,通常你的直覺會告訴你這裡有些不對勁,比如那個人對其他人突然有一個令人震驚的看法。
他們說:“那個人真是個混蛋,而你卻知道那個人,他並不是個混蛋。”
一下子就感覺不成比例。
我認為不成比例的情緒經常是一個觸發因素。
我在我的許多書中提到的“網絡方法”就是注意他們的話語、你的情緒和他們的行為。
從話語開始,他們是否使用了很多責備的話?
“這完全是那個人的錯。”
他們是否使用全有或全無的詞彙?
他們似乎將事情看得很狹隘,完全是好的或完全是壞的。
無法控制的情緒,他們可能會顯示出來,也可能不會,就像我解釋的,有些人擅長隱藏這一切,儘管它內心卻驅使著他們。
極端行為,他們是否做一些90%的人永遠不會做的事情?
我舉個例子說,這我不會說出城市的名字,但有一位市長,有一位國會議員,他們決定參選市長,而不是飛去國會。
但當他們來回飛往國會的時候,這是在加利福尼亞,我可以說這一點。
人們可以很容易地調查這件事。
所以這個人來回飛往某地,有一天,一個晚上,在機場的提取行李的隊伍中,他被告知要排隊等候取行李。
他說,“你不知道我誰嗎?”
然後他擠到隊伍的最前面,跟櫃檯的人吵了起來,說:“你不知道我誰嗎?我現在就要我的行李。”
她說,“你現在沒有行李。你現在不能擁有它。”
他推了她一下,將她撞倒了。
他把這個機場工作人員推到櫃檯後面,將她撞倒了。
當時的他是一位主要城市的市長——不是,他還不是市長。他還是一名國會議員。
抱歉。
不過,他——不,我認識一些非常正派的國會議員,但是的。
那麼,他是——在任何情況下,這個人可以是很多不同的職業。
可以是的,對。
是的,這是反社會行為。
但這是一位高知名度的人物。
所以這一事件次日便成為新聞。
這是20年前,可能15年前,之類的。
天哪。
反正,第二天便登上報紙。
報紙報導某位國會議員與機場工作人員發生肢體衝突,將她撞倒。
一半的人說:“這太可怕了。”
而另一半的人則說:“等等,他是缺乏睡眠。他在全國范圍內飛行。你得理解他受到壓力。”
這就是我的網絡方法起作用的地方。
90%的人即便缺乏睡眠也不會那樣做。
而且我經常來回飛行,而我並不——我不會那樣做。
我希望99%的人不會那樣做。
我想你說得對。
99%——因為一個行李與機場工作人員發生肢體衝突。
插隊是極其令人震驚的,推撞機場工作人員則更是不可容忍。
是的,沒錯。
所以他正在競選市長。
我在想,“這個人是一個高衝突的人。如果他當選,他將不是一位很好的市長。他將和他身邊的人有很多麻煩。”
那麼,猜怎麼著?
他當選了。
在我認為的八個月內——這是在#MeToo運動開始之前,但人們報導他在騷擾女性,性騷擾女性。
女性進入他的辦公室與他會面,專業、經驗豐富、重要的人。
而他卻想要不當地觸碰她們,她們並不想被觸摸。
無論如何,女性開始對他提出投訴。
消息逐漸傳開。
是的,就這樣發生在許多不同的人身上,他並沒有性侵她們,但他卻惡劣對待她們。
所以這跨越了多個領域。
不僅僅是在辦公室,也發生在機場。
基本上,每當他不獲得他所想要的東西,他就會發脾氣。
這就是人格障礙的特點,就是在多種環境中重複表現出較狹隘的行為。
所以他符合所有這些特徵。
至於他是哪種人格障礙,我不會給他診斷,但可以縮小到一兩種。
這並不是依賴於上下文。
這是——
這是普遍存在的。
普遍存在。
那個字是在診斷手冊中的,代表它在我認為的幾種環境中都是普遍存在的。
我想就是這個意思。
但讓我結束這個故事,因為故事的結尾是他還有委員會和一些應該完成事情的人。
他不希望他們思考。
他想讓他們——他想自己思考並告訴他們該做什麼。
所以他在周圍疏離了很多人。
在八個月內,他便下台了。
因為有足夠多的人感到不滿,而他下台的方式是一些政府首腦告訴他——我想是市檢察官還是什麼——“如果你現在辭職,我們將幫助你解決法律費用,”因為他開始因某些事情被起訴了。
市政府控告他,如果你現在辭職,將幫助你解決法律費用。
在某些方面,開始有一個請願運動——我不太了解具體程序,比如說特別選舉之類的,目的是為了讓他下臺。不管怎樣,在八個月內,他就離開了辦公室。現在在那座城市裡你聽不到他的消息。這是一個非常有趣、字面上來說是高調的案例,儘管根據這次對話仍然是匿名的。我想知道在更微妙或典型的層面上,以下的情況是否具有啟發性。我並不尋求我即將舉的例子的認可,但我時常驚訝於第一次和我共進晚餐的人對服務員的行為。是的。他們並不是明確地貶低服務員,但有時卻是輕微的貶損,或者感覺他們玻璃裡倒的液體的數量好像是服務生對他們的態度的某種指標。不要這樣對我。就像對這些事情進行解讀,你會心裡想,「哦,你的生活一定很艱難。誰在注意這些事情?」而這是我在很多人身上注意到的,也的確很有啟發性。這是一個很有用的觀察。這正是你所看到的,他們的行為以及他們對其他人的行為。這是一個很妙的事。我不記得那個節目的名稱,但有一位公司負責人,在他面試高階職位的時候,他假裝自己是一名出租車司機,會在機場接他們,看看他們如何對待他這名出租車司機。然後他進入面試室,他就是面試他們的人。在某些情況下,人們對他非常不尊重,這樣一來,「現在我知道,我不想要這個人。」真聰明。我幾年前在職業生涯的另一個階段做了一個決定,不為某人工作,這一切都是基於那個人對一名清潔工的態度。這令人驚訝,因為這只是一次非常簡短的互動,並不是這個人對清潔工大喊大叫,而是那種輕蔑的態度。我記得,那是你所謂的網絡方式。那是他的,我想我得揭示,這是他對清潔工的話。他的表達是,「我的情感反應就是,我感覺就像被踢了一樣。」就像,「嘿,這感覺就像是我所稱之的足球比賽中的不必要的粗暴行為。」是的。從沒有人對任何人施暴或叫罵的角度來看,這是輕微的。但我仍然記得當時的想法,「哦,那真糟糕。」然後他們的行為卻只是繼續談自己原本正在討論的事情。在那一刻我感到非常失落,因為我知道,「哦我的天,我不能為這個人工作。我想我真的無法。」於是我決定不這麼做,實際上他們對我決定不這麼做的反應,使我懷疑的所有事情在那次微小的互動中得到了驗證。是的。但有趣的是,我們被訓練得非常仔細地收集數據,並且我們不想做出草率的判斷。某人可能真的遇到了壞日子,但在這個情況下,決定不為他們工作是正確的。謝天謝地。我感謝我的好運。我的生活中有一些對人的糟糕判斷。這是一個非常好的決定。我從未後悔過,並且我去為其他一位非常出色的人工作。非常好。但正如你所說,這些事情有時對我們來說在身體的層面上影響很大,而不是某種等候、非常理智的分析。這種感覺有點像必須是某種原始的電路。我忍不住想作為神經科學家的我想說,「這必須是身體層面上的某種東西」。這是混亂的,而你無法真的指出一個具體的詞,然後你開始質疑自己。那就是問題所在。你想,「那麼,也許他們的語氣並沒有。也許是我自己的感知,但我不知道。也許身體不會說謊。也許它知道。」我認為身體像是一個首輪反應者,我們應該注意到這一點,尤其是對於高衝突的人格,尤其是騙子,這是反社會人格的一部分,而我接觸到的那些人非常擅長這一點,他們的話語恰到好處,而你的大腦卻被它們所安撫。你會想,「這個人明白了,我感到完全舒適。他們很迷人。」所有這一切,你的直覺卻告訴你,「等等,他們的步伐不對。我有一種寒冷的感覺。為什麼我有這種寒冷的感覺?」我認為他們的目標是針對你的思維,而你的直覺會感受到,因為他們在某種程度上是掠食性的,像反社會者往往是掠食性的。這些人有死寂的眼睛。我見過幾個。我見過幾個。無論男女,我只能用一種方式描述,我是一名視覺神經科學家。這就是我的職業,而這是兩小塊大腦的存在,關於那種死寂的東西,我並沒有科學依據來支持我將要說的,關於他們眼中的死寂。也許他們的瞳孔隨著覺醒的程度不會改變形狀,就像其他人的一樣,因為我們知道健康人具有健康的自主神經系統的情況下會發生,但有某種東西缺乏。人們在網上提出了各種理論,比如「我不是一個經常眨眼的人。當我專注時,眨眼會打斷我的思緒,這實際上是一種我記住事物的方式。」人們對不眨眼的眨眼有這些理論。研究並不支持眨眼頻率與人格之間有任何關係。他們還對扎克伯格有這種理論。他不眨眼,因此,他是什麼。 他是機器人。這些都經不起考驗。然而,能夠經受住考驗的是言辭與它在我們心中產生的情感之間的這種不匹配。
這有點像聽起來對,但感覺不對。我希望我們能在科學層面上更多地理解這一切。有很多理論,但工具卻不多。總有一天,我想,對。對。用來測量這些東西的工具越來越好。我想問你,在與高衝突者互動時,當線索較微妙時,有沒有其他方法可以幫助我們判斷。你想到的還有其他的東西或網絡方法的例子嗎?對我來說,特別是處理法庭的事物時,很多東西都是書面上的。能夠查看書面材料中的許多責備性詞語、全或無的詞語。她這樣做,然後她那樣做,還有貶損的詞語,她很愚蠢或其他的。或者他是個霸凌者,他這樣那樣,這讓我感到觸發,或許他是,或者可能說這些話的人是,但這引起了我的注意。對。你如何辨別投射和真實情況之間的區別,現在在線上?獲得一個受歡迎社交媒體賬號的最快方法之一,就是提供如何避免壞人的建議。名字叫罵、燃氣燈、社會性格缺陷、自戀者、精神病患者,這些都是臨床術語,現在一般公眾用來擴大社區。在某種程度上,我了解的是,社交媒體就是社交。增長最快的賬號是那些你不需要太多語言就能傳達你想表達的東西,比如運動、舞蹈或動物。其他快速增長並因此對人們有吸引力的賬號則是那些招募這些負面倡導者的賬號。首先,我想強調這一點,那就是我們有很多誘惑去標籤那些有心理障礙、人格障礙的人。這樣做是绝对必要的,不可以。 如果你認為某人可能是自戀者或可能有邊緣性人格或反社會性,請將這一點保留給自己,並調整你與他們的相處方式,使自己更有效或更謹慎,無論如何。但我認為最糟糕的事情是人們說:“哦,每個人都同意那個人是自戀者,所以我們就在某種程度上圍攻那個人。”這樣做是沒有幫助的。目標不是拒絕人。目標是調整你所做的事情,以便管理關係,決定:“好吧,那不是我會親近的人,但我仍然可以與他們一起工作或將他們作為鄰居或其他。”所以我想強調這一點,因為我認為你是對的。今天有很多這樣的情況。人們來找我,帶著這種擔憂,說:“比爾,你教關於人格障礙的知識。” 是的,所以人們理解行為模式以及如何調整自己的行為。我不教人給其他人貼標籤,所以這非常重要。人們要花很多年上學,並做3000多小時的臨床實習來學習如何正確地做到這一點。這就像說——這就像診斷任何事情,對吧? 我的意思是,皮膚科醫生可能能幫助診斷潛在的癌症皮膚斑,但我們被告知不該自己去這麼做,對吧? 所以我們必須小心,但另一方面,也要保持警覺。越是意識到模式,比如意識到某人有酗酒問題,就應該說:“好吧,我晚上不會給他喝酒。這是一個很棒的人,但我只是會把這件事從晚餐中剔除。” 適應我們所做的事情,而不是評價他們。我不把人格障礙者看作劣等生物。我將他們視為在幼年時期習得的不同一套行為,所以我不會因此而反對他們。 我可能不喜歡他們的行為模式,但我真的不仇恨這樣的人。我曾經和這樣的客戶當過治療師。所以我認為我們的意識需要存在,這樣我們才能調整我們與他們的相處方式。但我認為直覺感覺非常重要,作為一名治療師,我被訓練要注意自己的直覺,因為這會幫助你與客戶處理問題。這就是為什麼網絡方法,他們的話語、他們的行為,以及我的感受,經常給我一些提示。你之前提到過,我認為強調人們在許多不同領域的互動模式是非常重要的,例如在學校與老師、與密切的家人、以及在工作中與最了解他們的人之間,這些不同類型的關係揭示了一種模式。 我根據自己的經驗可以說,我經常會發現自己走錯了路。我往往過於強調證書的重要性。例如,我過去的一些浪漫關係對象都是受過高等教育的,有些則受教育程度較低,所有人都非常聰明,有些受的教育較正式,有些則不那么正式。但我認為我和其他人有時會查看某人的履歷,當然這並不是他們價值觀等的唯一指標。但過分強調,比如說,“哦,他們在困難的環境中做了艱難的事情,因此必定是好人。”那麼你會說這些高衝突人格是否更多的存在於高競爭場景中,而不是低競爭場景中?我不想讓這成為社會經濟地位的問題,那些東西是相關的。但我們經常會做那種看起來不錯的分析,卻忘記了他們在現實生活中如何實際表現。對。我想說的是,我們在每一個職業、每一種文化、每一個社區、每一個經濟地位中都看到了高衝突的人。我認為這方面沒有研究,但我認為醫療保健和高等教育是出現高衝突人士的兩個領域,因為它們的 — 哦,我還想說教會。有時我們會接獲來自教會的諮詢。對於那些不合常規的行為有很高的容忍度。
你提到高等教育和醫療保健,尤其是這兩個領域。
我想問,教會的部分——你是在談論醫生和大學嗎?
是的。
是的。
那麼——學生和教職員工嗎?
是的,兩者都有。
有時候還包括管理者。
我相信這是因為他們的包容度較高。
管理者。
開玩笑的。
我很幸運有好的管理者。
我們一直受到出色管理者的祝福。
不過讓我提到,我進行了很多諮詢。
人們找到我的原因之一是那些擁有少量權力基礎的人,
比如大學的系主任。
我記得有一所大學我曾經進行過有關系主任的諮詢,那是一所醫學院。
他們在組織中有一位高衝突的成員,地位很高,我被告知,
他對某些學生的職業生涯造成了損害,因為他們對他們有些不屑。
因此他們無法寫出他們需要的推薦信。
我們該如何處理這個人?
因為他們根植於自己的職位中。
所以給了他們一些建議。
但這就是我認為人們在這些領域中需要睜大眼睛的原因。
而我想補充的是,既然我談到了職業,我們在非營利組織及非營利管理者中更常見到這種情況。
因為非營利組織的人都是好人,做著好事。
但是,他們對於行為不端的管理者包容度較高,因為他們是好人。
這也會使人們失去判斷。
這是因為假設他們是好人,還是因為使命很好?
使命很好,而他們對這一使命深感投入,因此他們一定是好人。
你認為這是讓他們走到這裡的一部分原因嗎?
是的。
而且事情的棘手之處在於,每個人都有些獨特之處,但一旦知道要尋找這些行為,就會看到一些可識別的行為模式。
我們現在在工作場所做得更多。
雇主想知道,我們想要提拔這個人,這是好主意還是壞主意?
那麼,讓我們看看行為模式。
因為一旦將他們放在一個根植的職位,事情會變得更困難。
市議會來找過我。
他們說,我們的市議會裡有一個高衝突的人,我們該怎麼辦?
我們是否應該對抗他們?
我們是否應該公開談論他們?
所有這些問題。
我說,這兩者都不是好主意。
甚至管理他們,直到他們離開。
而他們往往會這樣,因為人們會慢慢地說,我們不喜歡和這個人一起工作。
有趣的是,當我還是研究生的時候,部門裡有一位系主任,個性非常強勢,真的很有個性。
我很快就意識到,因為我聽取了在這位系主任手下的教職工的意見,儘管他有這種超凡的個性,有時可能會被歸類為某種診斷,但這個人其實是教職工的堅定支持者。
他們非常喜愛他。
而他也真的受人愛戴,我認為這是合理的。
在表面上,可能會讓一些人感到不快。
作為學生的我,當時感到,哦,哇,這有點讓人困惑,我几乎不知道該如何回應。
但你很快就會感受到這個人有一種真正的父性特質。
我提到這一點,因為有時這些強勢個性的人其實真的很仁慈。
現在,我並不是說他是完美的人。
我怎麼能知道呢?
我不曉得。
我不了解他的所有生活領域,雖然我知道他家庭的情況,他似乎也有一個非常堅強的家庭。
但相對而言,我想到的是我之前提到的那個人,來自不同的部門,不同的大學,他的性格比較溫順,確實更符合典型的實驗室科學家的形象。
但是,我曾觀察到一次互動,我覺得,哇,這真是可怕,至少這不是我想要的環境。
所以有時候,這些事情並不符合我們的初步印象。
我提到這些,是因為有時我們會想到大個性,也就是高衝突個性。
有時我們認為,嘿,像是比較安靜、宅的類型,但他們實際上非常可怕。
所以這些不一定符合。
我認為互聯網、社交媒體的版本問題在於,典型的版本,因為有些偉大的社交媒體、互聯網資料、播客等等,讓我們沉溺於我們所見及所聽的,但我們並沒有真正掌握數據。
這樣我們可能會被操控。
這就是棘手之處。
但你提出了幾個重要的觀點。
如果我能記住所有點的話,我想回應它們。
第一點是,這在許多方面都是非常微妙的。
需要注意的關鍵點是高衝突的人對於指責他人和不承擔責任的過度關注。
所以你可能會有一個大個性,但並不是高衝突的人。
你也可能會有一個安靜的人,但他卻是高衝突的人。
所以你不能僅僅依賴眼睛所見或耳朵所聞。
這真的要看證據。
這就是為什麼我認為或許在我成為律師後,我開始了解這些,因為沒有辦法迅速知道,儘管你可能會迅速懷疑,然後想要更深入地了解。
但我想舉個例子,因為現在我似乎批評了系主任。
好吧,我至少提到了其中一位真的很棒的。
我也認識一些其他出色的系主任。
我的意思是,有些系主任就是這樣,首先,作為系主任,有時會有微小的薪水增加。
通常這種增加微不足道。
這些人並不是為了錢而做這些工作。
我有一位好朋友,他也曾參加過這個播客,他是某主要科系的神經外科主任。
他們努力工作,試圖改善病人、教授、臨床醫生和員工的條件。
我不是在單單說這些。
我沒有動機去說這些人不再控制我的生活。好吧,我想我的人類學系主任是一個很棒的人,他有影響力等等。但重點是,有些人會站出來領導,成為真正偉大的領導者。而這些人恰恰不是我們今天關注的對象。對。所以我想強調的是,我最喜歡的例子就是史蒂夫·喬布斯。史蒂夫·喬布斯,我可以毫不猶豫地說,是一個高衝突的人,因為這是眾所周知的。在矽谷有個家伙寫了一本書,叫做《不做混蛋的規則》,他在裡面談到史蒂夫·喬布斯,因為他認識史蒂夫·喬布斯,他就在矽谷。我記得我讀過他的傳記,大約有一千頁還是什麼的。讓我印象深刻的是,他有時會責怪別人,採用全有或全無的思維。他們談到了他的扭曲現實感場。這正是高衝突者所做的。全有或全無的思維,你必須這樣做。你不能這樣做。人們說,這不可能。史蒂夫,這在物理上是不可能的。你不能這樣做。然後他就逼迫他們。而讓我印象深刻的一個例子是觸摸屏,觸摸一下玻璃它就知道你在哪裡。我想,基於我讀他的自傳,或許我記錯了,但他曾經迫使康寧玻璃公司創造這個。他們說,你不能做到的。這在物理上是不可能的。他說,做吧,在接下來的90天內完成。他們做到了。他們發明了這種東西,可能如果沒有他的推動,他們根本不會去做。所以他是一個高衝突的人。但我不認為他有性格障礙。人們說,哦,他甚至是了一個不可思議的自戀者。但是性格障礙的特徵是缺乏改變,缺乏自我意識,缺乏靈活性,並且自食其果,妨礙了自己的成功。我覺得他接近於此,但他有足夠的靈活性,而且他選擇了團隊來反駁他,而他喜歡這種反饋。因此,對我來說,他是一個高衝突的人,可能不是性格障礙的人,並且因為他可能擁有某些這些性格的特徵而取得成功。
因此,我所看到的是,你完全需要尋找證據,不能做出假設。但如果你的直覺告訴你,這裡或許有些問題,請注意這一點。但要尋找事實。與其他了解這個人的人交談。在其他情況下觀察他們,因為有像他這樣的不可思議的人達成了很多非常好的成就,而你不想說,哦,我們不能有他。蘋果在1990年代將他解雇了,他似乎從中學到了一些東西。他似乎從中成長了。擁有性格障礙的人似乎不會成長或改變,這就是他們的問題。他們被困住了。高衝突的人會責怪他人。如果他們有一些特徵,也許你可以找到解決辦法。因此,很多人處於高壓的環境中。我想提到外科醫生這個群體,因為作為臨床社會工作者,我曾在醫院工作,經常接觸醫生。作為一名律師,我曾代表醫生處理離婚問題。我覺得有幾位醫生是高衝突的人,但大多數不是。這就是我想說大多數科系不是高衝突的人。大多數外科醫生也不是高衝突的人,儘管他們得到了這樣的名聲。警察和軍隊是另一個領域,由於他們能夠主導和控制他人,可能有稍高的發生率。但大多數警察不是那樣的。大多數軍隊中的人也不是高衝突的人。他們是專業人士。他們喜歡自己的工作。他們知道自己的工作。他們有同理心。他們與人合作。因此,即使某些職業中的高發生率,這對律師來說肯定是正確的。但我認為大多數人,大多數律師不是那樣的。我認識的大多數律師都是非常致力於他們的工作,非常想幫助他們的客戶。
因此,我想清楚表達這一點,這是有層次的東西。但是當你在聘用人員,或進入約會關係時,你需要更加小心,因為高衝突行為更多地出現在親密關係中。因此,網絡方法似乎是一種非常好的方法,並且可能需要關注並從這個人在生活不同領域的其他人那裡獲取一些信息。這似乎是一種非常明智的方法。正是如此。因為當你從不同的人那裡聽到同樣的問題時,那應該會讓你小心。好吧,很多人會說,對,但這個人可能非常易怒。然後你會想到,哦,他們在不同的環境中都很易怒。我會考慮這一點。那麼,當某人已經與高衝突的人有關聯並且想要脫離這種關係時會怎樣?我可以想像幾種不同的情境。假設與專業關係的脫離,或者與個人關係的脫離。可能會有一些重疊,但稍有不同。假設高衝突的人是高衝突的受害者類型,那麼我們來比較一下如果高衝突的人是更具對抗性的類型。我們先從對抗性類型開始。因此,當你面對一個對抗性的,甚至可以說是自戀型的人時,我不確定我們是否應該進行診斷,但一般讓人想起的刻板印象,當你無法滿足他們的期望時,他們會生氣並怪罪他人,而不承擔責任。在你決定像霍默·辛普森那樣「退回到樹籬中」的時候,這是正確的做法嗎?還是你應該劃出一條明確的界限並說,聽著,我不再容忍這種行為了。我退出。這真的有點依賴於關係的性質。我做了很多諮詢,我們與高衝突研究所進行了很多培訓。
所以我們看到結婚的人正在離婚。我們有商業夥伴關係,其中一位夥伴正在退去,我們必須處理這個問題。我們有員工試圖逃離高衝突的上司,也有上司試圖應對高衝突的員工。因此,這些情況稍有不同。最常見的情況是,有人有朋友、愛人或商業夥伴,希望脫離這段關係。因此,我想任何這些都可以算在內。這是一種夥伴關係,人們預期會從你那裡定期聽到消息,對你有期望,可能是專業的,也可能是個人的期望,但有一種持續的期望,希望你在情感上、身體上、財務上等方面出現。因此,首先,我們強烈建議不要直截了當地告訴對方,「你必須這樣那樣做,這樣是不好的,我不想和你合作。我不想和你有關係,我不想親近你,因為你的行為。」這會讓高衝突的人非常生氣。他們會為自己辯護,接下來的幾個月或幾年,他們可能會將你告上法庭。根據你們的關係,他們甚至可能會跟蹤你。他們會因此而憎恨你,指責你。他們會指責你,而這會滿足他們心中「都是你的錯」的觀念。現在,看,你違反了最基本的一個原則,那就是你永遠不會責怪我。因此,不要責怪他們。
第二件事情是,不要責怪自己,因為那會強化他們的觀點。比如如果你說,「你知道,我就是沒有辦法,我是一個敏感的人,我無法跟上你的步伐。我知道我有缺陷,我知道我在這方面、那方面、這方面都做不好,因此,我必須結束這段關係,我非常抱歉。這都是我的錯,你知道,我什麼事都做錯了,而我會認真檢討自己,接受心理治療,我非常抱歉,但我就是無法跟上你。你在這方面、那方面和這方面真的都很好,而我就是跟不上。」那麼,他們會為此責怪你,根據他們的性格,如果他們有邊緣性特徵,他們會感到被你拋棄。如果他們有自戀特徵,他們會感到被你輕視。因為你應該將他們視為優越者。如果他們有反社會特徵,他們會覺得,「等一下,你應該對我順從,結果你卻選擇離開。」所以你不想責怪自己。
那麼,剩下的就是什麼呢?剩下的是我們不合適,我們的目標已經朝著不同的方向走。我真的準備好了換個職業,我想回去上學,或者,你知道,我剛意識到我並不準備進入一段投入的關係。所以這不是關於你,也不是關於他們,也不是關於責怪。你想要試著保持遠離責怪。
現在有些人會說,沒有告訴他們一切是不誠實的。我們來談談殘酷誠實。高衝突的人真的很喜歡殘酷的誠實,他們會告訴你,「我只是在說實話。」你真笨,或者是混蛋,或其他。這就是高衝突的人。人們不會把自己心中每一個負面想法都告訴每個人,這對於關係而言並不健康。因此,可以說,你知道,我們似乎在朝著不同的方向發展,或者我有不同的計劃,我意識到我想要改變。
這些都是基本原則。結束一段關係或減少接觸的最糟糕事情就是來回反復。最糟糕的事情是對那人傾訴你的感受。我有一些人正在離婚,他們告訴我,「我太抱歉了,我很愛你。」把自己的感受傾訴給某人會讓他們更靠近你。因此,你想開始稍微克制一些,對方可能會說,「好吧,那我們來努力吧,去看輔導,來做這件事。」如果你不確定,可以去輔導,我建議這樣。但如果你肯定,只要說,「你知道,我有點不再那樣了。我真的需要更獨立一些。」
所以不要來回反復,因為這真的會讓事情變得非常激烈,有時預示著暴力和離婚的高衝突人,尤其是那些有些人格障礙特徵的人,無法處理這種開關的來回。但另外一件事,正如我所說,應該一步一步地進行,這樣對方才能適應。你可以說,「你知道,我正在考慮換一個職業,或者我覺得這段關係可能已經不適合我了。」這樣對方就能習慣這個結束的想法。
然後我想搬出去,擁有更多獨處的時間來思考。然後你們保持安全的距離,然後你可以說,「我想過了,我們真的需要離婚。讓我們去找一位離婚調解員,我想和平地解決這件事,你知道,我並不仇恨你,某種程度上,我仍然愛著你,但我們只是不再適合成為伴侶。」如果有孩子,則,「我真的希望我們能給孩子一個支持的關係。如果沒有,這可能真的是結局。」但這是一步一步的,這樣對方才能適應你真的要離開的事實。但不要拖得太久,也不要步驟太多,因為那樣他們的期望會提高,「哦,也許你真的不會離開。」
所以這些是一般的原則,具體情況還是要根據具體情況來判斷。是的,對於高衝突的人,尤其是不給他們責罵,這一點非常有幫助。我想,我想在你心中,你可以列出所有他們為什麼是個糟糕選擇的理由,或者更典型地說,如果我們認真對待這件事,它不會僅僅是非黑即白的,對吧?我的意思是,希望在第一次看到真是過分的行為時,人們就會想,「我結束了。」
但通常來說,這是一種混合,對吧?
我的意思是,從專業和個人來看,這通常是一種混合。
我在專業上確實觀察到過這種情況,有些人想要獲得學位,或者他們已經讀了三年學位,離開總是一種選擇。
而有時候,這並不是一個選擇。
他們有計劃和財務責任,而沉沒成本是一個真實存在的問題。
人們總是談論沉沒成本,像是,“哦,那只是沉沒成本。”
沉沒成本確實是一個真實的問題。
所以我認為,面對高衝突的人時,我覺得你漂亮地展示了如何不指責他們,也不指責自己。
在內心中,你可以持有任何合理的理解,但是你不必將這一切分享出來。
而且你不想在任何決定中搖擺不定,但或許事情需要分階段地進行,意思是逐步進行可能是更好的詞彙。
那麼面對高衝突受害者的角色呢?這似乎稍微棘手一些。
讓我退一步,因為我想說有時候你就是需要立刻脫身,一口氣全部解決。
而不要因為嚴重的身體或情感風險而減少自己的風險。
所以你可能需要在暗示我不再想和你結婚之前先逃離。
我曾與人合作,諮詢他們關於已經確定的,當對方不在時搬出的事宜,他和孩子們去一個安全的地方,他們有律師,然後告訴這個人我將和你離婚,因為與某些高衝突的家庭暴力者分開時,人們可能會喪命。
所以在職場中,有時他們會毀掉一切,會再次發送電子郵件,變得非常具有破壞性,你可能會說,我將在一個月內離開。
而他們非常憤怒,會真的摧毀你的業務。
這就是為什麼在專業環境中,有時需要使用某個詞,因為這與這個播客有關,但在職場上有相關的協議,如果你必須讓某人離開,則會有一系列的步驟。
有時這涉及告訴人們,“你知道,回家吧,我們會把你的東西送給你。”這是一個極端情況,現在就回家,然後會有人在那等著帶你出去。
有時則是,“你知道,聽著,你將會完成這個月,但你會在家裡完成。”
其他時候是,“嘿,你歡迎留下來繼續參與。但到最後的那天,就是你的最後一天。”
所以在專業環境中,這些主題有很多不同的變種。
而且在個人環境中,也似乎有很多不同的變種。
這是微妙的。
這就是為什麼獲取諮詢和有一位治療師、律師、高衝突顧問、某種和你共同經歷的人是非常關鍵的,甚至有可能練習你要說的話。
一位第三方觀察者似乎真的很關鍵,對吧?
通常。
只是為了心理上平靜。
是的。
對。
所以,是的。
因此通常是逐步的,但有時是快速的,真的取決於情況。
你問到的是扮演受害者的人。
我建議這在高衝突人中非常普遍,當攻擊性行為無法奏效時,他們會轉向,“哦,你怎麼能這麼對我?我好傷心。”
有趣的是,我並不是提出這個詞,其他人在離婚的情境中提出的,假設你正在和一個高衝突人格的人離婚。
而他們會說,“我恨你。我恨你,不要離開我。”這樣的個性。
所以你知道,我在和你離婚,他們卻對你抱有怒火。
然後不,我真的會離開。
接著他們轉變為乞求與懇求的狀態。
我遇到過這樣的案例,有人說,“你知道,我的前任誘惑了我,不知怎麼就接受了,因為那感覺很好。”
在高衝突的人的這場拉鋸中,他們稱之為「吸塵」。
他們去「吸塵」。
那個詞來自哪裡?
吸塵器,所發生的事情是,他們會吸回你進入關係。
而這是一些高衝突人格中非常普遍的現象。
他們無法忍受失去你。
當憤怒沒有奏效時,他們會試圖誘回你。
有些人讓自己回到了這種情況。
而這樣並不好。
你必須準備好。
不要對此感到驚訝,並且如果你確定已經結束了,就不要屈服於這一切。
如果你不確定結束了,那麼就去尋求伴侶諮詢,看看未來可能會有什麼樣的發展。
我知道一些人,讓我們說,在關係結束後非常接近的時間內懷上了孩子。
因此,直到幾年後才結束這段關係。
我不知道有一個單獨的案例,這導致了關係持續的狀態,不論是好是壞。
所以這聽起來像是屬於“吸塵”的範疇。
人們正在離開,然後最終又回來一次,或者只是想讓痛苦消失。
然後他們會帶來更多的依附。
我 mean,顯然,孩子是一種永恆的聯繫,正如他們所說。
所以,是的。
我不會說這是絕大多數案例,但它在高衝突的人中是一種常見症狀,而你也觸及了這一點。
就像他們無法承受痛苦。
所以他們真的會把那個人拉回來。
但是如果你朝著這個方向前進,你需要讓他們開始面對痛苦,無論是逐步進行還是如果情況危險就一次性解決。
但如果可以的話不要回去。
這些建議非常有幫助,它們甚至不是建議。
這對所有聽眾來說是非常有用的信息。
我相信他們會同意。
我們曾邀請過一位嘉賓,喬納森·海特,他寫過《焦慮世代:美國心智的過度呵護》的書。
他提到一些統計數據指出,年輕人,尤其是高中及以下的孩童,似乎失去了或正在失去彼此之間調解的能力。現在通常如果學校裡有衝突,假設這不是極端衝突或任何犯罪行為,兩個孩子之間的衝突會帶到當局。當我成長時,這被稱為告狀。如果你這樣做,你會被稱作叛徒,並會因此受到一定程度的孤立。你會很快學會,不要這麼做,無論是直接學習還是透過觀察學習。你不應該是個愛告狀的人。
他聲稱,如今這種缺乏調解能力的現象越來越普遍,孩子們會公開揭發其他孩子的行為。而且,父母也開始這樣做。我對此感到擔憂,因為這似乎會促進群體之間的隔離,並透過情緒傳染,導致指責他人和負面影響的情形。我並不想把所有問題都歸咎於社交媒體,因為我對某些方面的社交媒體是非常喜愛的。我在社交媒體上存在的原因有很多,我相信這是出於善意。因此,如果我說我不喜歡社交媒體,那麼我就是個偽君子,我對某些方面的社交媒體是非常熱愛的。
但你對此感到擔憂嗎?這似乎確實是一個現實的問題。法律專業的存在正是因為人們缺乏自我調解的能力,但我們現在談論的並不是這個。我們不是談論人們引入治療師或律師來幫助調解的情形。我們在談論人們單純地去當局或線上,試圖為了什麼,製造一些戲劇?
是的,我認為在某些方面,這在某種程度上與高衝突的父母有關,他們以全有或全無的方式看待一切,認為他們的孩子因為其他孩子而受到冒犯,或是他們在保護自己的孩子,這讓我擔心,我也同意這不僅僅是社交媒體的問題。在許多方面,自從家庭變小以來,我就一直在觀察這一現象。因此我記得我成長時,大多數家庭都會有幾個孩子。如今我處理的離婚案件通常只有一兩個孩子,自1970年代以來,這在許多方面都是如此,這也源於避孕措施的普及。所以不要僅僅責怪社交媒體,還要責怪避孕措施,因為當人們能決定家庭大小時,他們選擇了小家庭。
避孕藥是在1960年代和1970年代問世的,突然我們開始注意到人們只有兩個孩子,而到了1980年代、1990年代、2000年代,許多人只有一個孩子。我的高衝突離婚案件通常只有一個孩子,因為分享一個孩子是很困難的。分享兩個孩子會容易一些,分享四個孩子就更容易了。有點像,你可以周末帶他們,我不會為了這事和你爭吵。請,帶走他們。
而小家庭結構在某種程度上促使某些父母與他們的孩子過於糾纏。因此,他們的孩子變成了他們的夥伴,特別是在這些高衝突的離婚中。現在爸爸是壞人,媽媽是壞女人,孩子,特別是經常是老大的孩子,現在變成了我的好朋友,我的“小夥伴”。這就是你看到的一種情況,開始出現被疏離的孩子,現在他們恨爸爸,媽媽是完美的;或者恨媽媽,爸爸是完美的。父母的疏離現象正在迅速增長。我們即將迎來假期,幾周或幾個月後這會浮現出來。
我曾經與一位非常有技術的治療師馬提亞斯·巴克(Matthias Barker)進行了一次Instagram直播,他專注於父母的疏離等多方面的問題。這種情況現在非常普遍,孩子們只是決定,我不想和我的父母再有任何關係。而這部分文化也支持了這一現象,我們現在看到的一切都像是相對立的說法,只有全有或全無的情況等等。我想傳達給所有父母和孩子的重要信息是,這是一個技能問題,孩子們沒有學到管理微妙之處的技能。
因此,我們教了很多技能,也教父母,在離婚中教孩子們彈性思維,教他們彈性思考,教他們管理情緒,教他們調節自己的行為,教他們檢查自己,等一下,我是不是在做什麼事情,而不是總是指責你、你、你?我們開發了一種方法,我們稱之為「家庭新方法」,這是為高衝突的離婚案件而設計的,幫助兩位父母學習這些技能,無論是和治療師、教練練習,還是在線觀看並填寫答案來練習這四項技能。
我們稱這些為「生命中的四大技能」。我認為,父母需要教導他們的孩子,你可以解決那個問題。告訴我發生了什麼,好的,我們來談談你可以怎麼對約翰尼說。然後我們教導的技能,我們稱之為「耳朵陳述」,就是同理心、關注和尊重,這是一種能體現這些品質的陳述。因此,我們教父母,教導你的孩子,你知道的,你最好的朋友可能因為某些事而感到受傷,也許是他們所說的話,你能怎麼做?所以我們鼓勵孩子們幫助他們管理這一情況。我們鼓勵孩子們與另一位父母的關係管理。
他們從父親那裡度過一個周末的探視或接送回來,孩子說,爸爸沒有看我的畫。我畫了一幅畫,但爸爸未曾看過。高衝突的父母會說,哦,你爸爸真是個混蛋。你知道嗎,我總是討厭他這一點。一位理性的父母會說,哦,真可憐。我告訴你,下一次他如果沒有立刻看那幅畫,或許等一小時再讓他看看畫。也許他忙著,或許…教你的孩子即便是與另一位父母的關係也要妥善管理。而這些父母並未經歷高衝突的離婚。
高衝突的離婚有另外一面。
你爸爸真是個混蛋。
你知道,別理他,他永遠不會關心你。
這就是你看到父母疏遠或疏離的時候,孩子們也跟父母疏離。
所以你認為隨著兄弟姐妹數量的增加,孩子們學會了如何彼此解決問題?
是的。
這是另一個重要的部分,你必須學會如何分享。
我有三個兄弟姐妹,我們一起長大,這真是令人著迷。
你是三個中的一個,還是你有三個其他的兄弟姐妹?
我是四個中的一個。
所以我有三個其他的。
這是一個不錯的家庭規模。
一個哥哥,兩個姐妹,所以是四個。
對我來說最令人著迷的是,我想這也幫助塑造了我的個性和生活方式,我們在沒有電視的環境中長大。
我們放學後沒有什麼可以看的東西。
我們必須互相相處。
你知道,我們可能會在後院踢球,或者我們可能會讀書或做其他事情,但我們必須學會與彼此解決衝突。
而我們的父母就像,你知道的,你去跟你的哥哥比爾談談,我沒時間聽你抱怨。
所以從這樣的結構,忽然轉到處理只有一兩個孩子的離婚,這真是令人震驚,甚至兩個孩子比一個孩子要好,因為他們學會了分享。
但是今天的父母感到非常內疚,我想我們的文化真的對父母不公平。
要知道,教師是一種讓孩子們自己解決問題的方式。
我會說,我有一個兄弟姐妹,我們相處得非常好,我們非常親密。
但我可以記得當我們還是孩子的時候,如果我們起了衝突,媽媽或爸爸會說,自己解決吧,只要不要把地毯弄髒就好。
就是這樣。
對。
就是這樣。
但另一方面,我媽媽來自新澤西州,所以這是種不同的風格,對吧?
任何來自新澤西的人都會理解那是一個玩笑。
但重點是我們學得很快,如何解決問題。
我和我姐姐這些年也有幾次衝突,但我們相處得很好。
我們每年都會一起度假慶祝生日。
但我們兩個在社區裡都有很多朋友。
我在一個有很多和我年齡相仿的男孩的社區長大。
我們在有很多她同年齡女孩的社區長大。
所以我很快就在那群男孩中學會了東西,然後我參加了運動,參加了一些大型男孩活動,這就是事情的運行方式。
最終會變成年輕男性和成年男性,你知道,有些事情是不能隨便說的,否則會有麻煩。
對,你如果對我這麼說我就會打你。
對。
但現在這會被認為是,哦天哪。
然後,你知道,像,等等,顯然我不是暴力的支持者,但你會學到,我大約在14歲時學會了有一些事情是不能對朋友說的,否則你們會發生衝突。
然後你們會繼續做朋友。
所以我們在彼此之間進行仲裁,但也一起學會分享,知道,你知道,嗯,我不建議這樣,因為我,嗯,不管怎樣,我們曾經會進行一些像是扔泥巴的戰爭,向彼此的頭上扔泥土,像,你知道,偶爾會有人扔石頭傷到某個小孩。
但那個扔石頭的小孩會被我們罰。
並不是說我們把他交給他的父母。
你只是會知道他在玩弄規則,然後他不會再這樣做。
或者如果他做了,他也知道這點。
就像你知道,在小組中,大家彼此之間有種默契,知道怎麼解決問題。
這些東西追溯到所有舊世界的靈長類動物的原始電路,對吧?
特別是黑猩猩。
我總是告訴人們,如果你想要真正的好戲,想學習人類行為,就來看Netflix的《黑猩猩帝國》。
因為這基本上就是靈長類大腦的核心電路在運作,人們如何合作,導航,幾乎所有人類行為都存在,只是缺少技術發展。
那些黑猩猩不會在造火箭或者電動車,但他們有各種行為,包括層級的和非層級的,浪漫的和專業的,這麼講。
同樣也有提高合作和非合作行為的行業和分歧。
這真是令人著迷。
那麼黑猩猩是我們最近的親戚,我想。
是的。
據我所知,我有一些朋友真的對這些基因組學非常感興趣。
所以我想小心一點。
但我相信是這樣。
他們是舊世界的靈長類動物。
我們也是舊世界的靈長類動物。
所以肯定有共同的血脈。
是的。
是的。
我想強調你所說的是關於學習社區和孩子們在學習社區中成長的重要性。
我認為這和霸凌有關,因為發生的事情是孩子們的社區會找到誰是霸凌者並且面對他們的行為。
人們問我,成年霸凌者,因為我的書是關於成年霸凌者,他們小時候是霸凌者嗎?
我會說,這似乎普遍存在,他們在小時候是的,但大多數孩子至少會嘗試霸凌一次,然後他們會成長出來,因為他們得到回饋。
他們了解到這樣做沒用。
你不會有朋友。
我不會在旁邊。
所以霸凌者學會要麼改變行為,要麼如果他們不改變行為,就住在團體的邊緣。
所以我認為我們今天看到讓成年霸凌者增多的部分原因是他們以前都在邊緣,因為他們學會了如何相處。
但如果他們在邊緣,因為沒有人喜歡他們而且他們不改變行為,現在我們看到的是霸凌者找到彼此。
而這是我認為社交媒體的一個負面影響。
我同意,有很多好事存在,但這是我在研究我的書時發現的一件令人驚訝的事情。霸凌者正在為自己找到一個團體,而這個團體不僅沒有教會他們不要成為霸凌者,反而強化了他們的霸凌行為。因此,您在這方面所做的行為是合理的,其中一個令人震驚的發現是,校園槍手真的在網上有一個支持系統,研究顯示他們似乎總是有一個社交媒體團體。他們有同儕想要在某種程度上取悅,這可能也使他們獲得支持。如果能追蹤到,他們會發現這些人有,而我認為他們應該尋找這些資訊,了解他們與誰交談、與誰溝通。因此,我認為我們所看到的是,霸凌者正在強化他們的壞行為,而不是受到社會壓力去學習好行為。對我來說,我做過很多團體治療。我曾治療過參加匿名戒酒會和毒品戒斷會的人,這些團體強化並教導他們良好的行為。但霸凌者正在找到其他霸凌者,並強化他們的壞行為。這是一個我們必須面對的問題,特別是對年輕男性來說,我們必須重視這個問題,並將他們引導到有助於社會的活動中。而大多數人並沒有意識到這一點。我也沒有意識到。這對我來說也真的是一個驚喜。網上有女性霸凌者和男性霸凌者嗎?還是更典型的是有男性霸凌者的團體?我並沒有聽說女性霸凌者找到彼此。嗯,其實,我應該收回這句話。這觸及了一個有關人格障礙的敏感話題。但是邊緣性人格障礙是幾種更可治療的人格障礙之一,人們往往通過互聯網信息意識到自己有這種障礙。不過,似乎會發生幾個階段。在改變行為之前,他們會先意識到自己的障礙。而像辯證行為療法(DBT)這樣的治療對此非常有效。但治療師——我太太是DBT治療師——說他們在改變行為之前會先意識到,因此他們會自我破壞,儘管他們不應該這樣做——我知道我不應該這樣做,但——最後他們終於學會了改變自己的行為。嗯,有些人正在發現他們的邊緣性,並在線上找到其他人,強化他們對世界的邊緣觀。這裡有邪惡的人和善良的人。偶爾他們會寫一些評論來評價我的書,說我是一個多麼可怕的人,因為我談到了人格障礙,儘管我說過不應指認任何人,而我相信在大多數情況下,如果他們心態開放的人格障礙是可以得到幫助的。因此,我認為,某種程度上說,女性與這種人格特質的人在尋找彼此,並強化這種行為。但我在我的書中提到的一位研究者在某個大學說過,要關注他們的社交媒體聯繫,您會發現這種行為得到強化,而不是有人告訴他們「嘿,你不能這樣做,你必須改正它」。 一位同事給我的最好的建議之一是,當我開始在大學裡教本科生時。這是在我來到現在的斯坦福之前。我上了一個大班級,一位同事是一位神經科學家,非常著名的神經科學家,還有精神科醫師的訓練。他是一位醫生。他說,只需記住關於精神病和人格障礙的統計數字。你有1%的人口是精神分裂症。你有10%的人可能隨時經歷重度抑鬱。你有邊緣性,你擁有它。他說,當你看著你的教室時,理解這不一定是代表整個社會,但這些挑戰以正確的方式呈現出來。他是以病人為中心的那些挑戰在那個人群中確實存在。今天我提到這一點是因為這在任何人進入社交媒體並閱讀評論時,都需要時刻銘記。你必須通過我們對那些挑戰頻率的了解來篩選這些評論,這並不是說每一條負面評論都是來自邊緣人或反社會者,但如果有人不斷這樣做,特別是在責備的情境中,那很有可能就是如此。我想在此補充的是,我們需要理解擁有人格障礙的人並沒有選擇擁有它們。因此,我對這些人有很多同情,也因此我在這些年裡有很多學生,他們寫反思日誌。有時,他們會在日誌中寫道——我被診斷為邊緣性人格障礙——我還記得有一位女性說,「當你談到邊緣性人格障礙時,我感到有點不自在,但我發現這對我有幫助。」她實際上是班上表現比較好的學生之一,因此她具備了那種意識,但她仍然在努力管理自己的情緒過山車等。因此,對我來說重要的是,某些邊緣性人格障礙的人可能會因為我談論這個而對我感到憤怒,因為他們對此的認識還處於早期階段,但其他人則說,「謝謝你,比爾。這很有幫助。」所以這其中的範圍還是蠻大的。不過,我也想說我認為人們為什麼會發展出人格障礙的三個基本原因。第一是遺傳傾向,各種研究者指出,可能有20%到80%的遺傳傾向,具體取決於個人,早期嬰兒期五年可能存在附著困難,可能是驅動因素,同時還有文化環境。
有些人說,聖地牙哥的研究者寫了《自戀症疫情》,而她在自己的研究中提到,出生的年代對個性發展的影響與家庭一樣重要。這很有趣。我不同意這一點,因為她不是治療師,也沒有研究心理健康。她主要看的是大型調查,尤其是大學學生。但我認為這比我們意識到的更重要,也比我以前的想法更重要。所以,你所說的部分,當今的文化正在加強不承擔責任的心態,而在過去,你必須自己解決問題。
從積極的角度看,雖然家庭結構變化很大,文化也在不斷改變,但現在互聯網上的社交媒體具有一個很棒的特性,那就是像您這樣的專家能夠出來教育大家。我認為,正如我們開始時談到的,也許大約90%的人並不屬於高衝突人格類別。而我們所談論的,您教導我們的是如何與這10%的人互動,這樣能促進更多的功能性,使每個人的專業、人際和家庭互動更加有效。不僅僅是將面臨挑戰的人排斥在外。
所以,鑑於此,如果大多數人對某人感到沮喪,例如,您問題的80%來自20%的人。在這種情況下,我們可以說90%的問題來自這10%的人。但我們都應該努力找出與他人互動的最佳方式。因此,您今天提出了多種方法。如果您要特別強調一兩個需要記住的方面,以便在這個世界中前進,您會選擇哪些?這個網絡工具似乎特別有效。還有其他什麼建議是我們在前進過程中應記住的嗎?因為外面的局勢非常複雜。
是的,有幾件事情。我可以簡要說明每一件。首先,我稱之為「忘記四件事」。就是忘記試圖讓那個人理解他們的行為。這會激怒他們。就像我說的,不要責怪他們結束這段關係。因此,只需忘記給他們洞察力。相反,談談我們現在可以做什麼。談談選擇。談談不要與他們內化,要與他們外化。當你內化時,你會激化他們的防備心理。因此,不要試圖讓他們意識到自己。
很多人會說,我該怎麼讓他明白他做的事情是多麼錯誤?或者我該怎麼讓她理解她正在創造我們試圖解決的問題?只需忘記這一切。談論好吧,我們的選擇是什麼。讓我們談談該怎麼做。
其次,不要強調過去。人們永遠對高衝突的人爭論過去,而你永遠無法與高衝突的人解決過去。稍後我會告訴你為什麼會這樣。專注於現在和未來。前瞻性思考,而不是過去的思考。可能需要一些資料來理解問題,但隨後要強調未來。
第三,不要專注於情緒。特別是不要對他們大喊大叫,不要流淚,不要告訴他們讓你多沮喪,所有這些都不要。而我接下來要告訴你的是一個理論,我希望有一天有人會搞清楚,那就是具有人格障礙和高衝突人格的人似乎並不會經歷悲傷和療癒過程的五個階段──否認、憤怒、討價還價、沮喪和接受。他們似乎會困在否認和憤怒的階段。因此,發生的事情是他們無法解決問題。他們並不會「克服」事情。他們無法克服離婚。無法克服失業。無法克服因無法支付房貸而必須賣掉房子的事。他們並沒有經歷正常的人類療癒和哀悼過程。因此,他們被困住了。他們與之相關的許多情況都會轉化為憤怒。他們生氣,但卻未解決。
所以高衝突的人經常談論過去和他們受到的委屈。他們不應該這樣對我。我這樣做是正確的。當人們開始注意到時,特別是我的課堂上的學生會說,「哦,是的。我看到了。」他們不斷重複自己。他們會找到盡可能多的人講述自己的故事。我相信他們是在努力哀悼和療癒,但他們沒有機制。我不知道具體原因是什麼。因此,我希望有一天神經科學能搞清楚缺少了什麼聯繫,我們是否能給予人們這些,以便他們能夠哀悼和療癒。但這意味著如果你專注於情緒,你就專注於一個未解決的領域,這個領域有很多傷痛。因此,如果你說,「那你對此有什麼感覺?」他們幾乎總是會說,「我感覺糟透了。」我建議不要說你今天怎麼樣,因為我得到的答案是糟透了。你知道她昨天做了什麼。你知道他上週做了什麼。所以,取而代之的話,進行一些小談話,談論除了你今天感覺怎麼樣之外的任何事情。所以不要問你今天感覺怎麼樣。專注於思考和行動。一個我教律師和調解人的例子是,不要問他們對於那個提案有什麼感覺。問他們對此有什麼看法?你能想像做到這一點嗎?你怎麼能做到這一點?這對你來說能如何運作?因為如果你專注於「你感覺怎麼樣?」那麼我感覺被侮辱了。我感覺被遺棄了。然後他們會淹沒在這些情緒中。接下來你會發現,你已經失去了他們。因此,要避免情緒。不要專注於情緒,但要承認情緒。說我能看到你的沮喪。現在,這是我今天能幫助你的方式。
第四,不要使用名字。不用標籤人。不說你是一個高衝突的人。
律師這麼做是為了激勵他們的客戶。這樣並不管用。不要說你有個性障礙。你可能是錯的。這從來無法激勵任何人。因此,這就是四種,忘掉它吧。這是人們需要避免的關鍵事項。所以這是一個冗長的回答。但當你準備好時,我有四個簡單的小提示可以分享。這是一個很好的回答。我很想聽聽人們應該注意的四個簡單提示。好吧,我很高興你問了這個問題。我們有一種我稱之為CARS方法。我們已經為這個CARS方法註冊了商標——連結、分析、回應和設限。首先是與對方建立連結。如果某人對你生氣,或者你試圖幫助某人解決他們的問題,就要通過給予他們一個能表達同理心、關注和/或尊重的陳述來連結。你知道,我能看出這有多困難。我看到你的失望。我聽到你的挫折。我能理解。通過說“我能”,我表明我把他們視為平等,而不是居高臨下。因此,這是同理心,而不是同情心。保持關注,說:“我會注意的,告訴我更多。”我想了解你的情況,並傾聽他們的一些話。我經常看到人們這麼說——像是,哦,太好了,因為我將會傾聽他們。他們不必證明什麼——他們不必為了獲得我的注意而戰鬥。高衝突的人通常是在爭取注意,因為他們已經讓所有人都對他們關閉了大門。這就是為什麼我教律師和治療師,他們將會來找你,與其他事情一樣,來獲得你的注意。讓他們講述自己的故事,傾聽他們,承認他們的情感。因此,同理心、關注和尊重。找到你尊重他們的某些方面。他們對自己工作的尊重。你尊重他們與兒子或女兒之間的關係。或者你尊重他們解決這個爭端的承諾。所以使用這些詞語。令人著迷的是,我把這教給我諮詢的人,然後他們回來說,我這麼做了,結果真的有效。那個人冷靜下來了。我曾經有一位女士說,她的老闆讓她很難過。因此,她會跑進辦公室試著不和她互動。我說,下次,特別是像星期一早上這樣的時候,去找她,說:“你的週末過得怎麼樣?”或者說:“我很欣賞你上週的演講。”給她一些同理心、關注和/或尊重。你不需要做這三件事中的所有一件。僅僅做其中任何一件通常就能平靜關係。我記得一個月後再次與這位女士核對,說:“猜猜怎麼著,Bill?現在我成為了她最喜愛的員工。”但她又在挑剔別人,所以我把你的書給了其他人。但重點是和人連結。因此,同理心、關注和尊重。我們稱之為耳語陳述。人們說他們真地記得這一點,因為你可以在任何地方用這個方法,甚至對你的孩子。真誠的尊重,對吧?Jenny,這一切都必須是真實的。是啊,你不是在誇大他們。是的。想想這一點。現在,如果你不尊重他們,且對他們沒有同理心,告訴他們你會關注並傾聽。而且通常,你會開始對他們產生一些同理心或尊重。但你總是可以保持關注並傾聽。這就是連結。第二個領域——這些並不完全是步驟,但這是高衝突人士所面臨的四個難題。第二是情緒模糊了他們的思維。所以我們想幫助他們思考。因此,你想轉向分析。給他們一種思考的方式。這樣你就有點冷靜下情緒,現在你正在說:“讓我們考慮一下這個。”將問題呈現為選擇。你現在可以這麼做或明天這麼做。或者這是我看到的選項。有三種方法你可以處理這個問題。這樣你讓人們開始思考問題,而不是反應。當你給出選擇時,它會迫使他們進入邏輯問題解決。因此,你可以這樣做,特別是如果你有一種專業關係,比如雇主、雇員、治療師、客戶等等,讓他們寫一個清單。他們在和你說:“這個錯了,那個也錯了,還有那個錯了。”你就說:“等一下,等一下,寫下這些問題的清單。”這樣你能得到一個更清晰的圖像。當你寫清單時,你會冷靜下來。我多次遇到這樣的情況。憤怒的人在寫清單時會冷靜下來。他們開始思考。我曾經與一位醫生這樣做過,他與護士相處有困難。他覺得他們做的都是錯的。好吧,寫下一份他們做錯的所有事情的清單。很快,你就開始思考,你知道,還有其他事情他們做的還不算那麼糟糕。然後我想讓他們在頁面的左邊寫這些。因為在右邊的頁面上,我們將開始查看可能的解決方案。這樣你就能真正讓人冷靜下來。我這樣用作調解人。我讓兩個人——好吧,我想讓你寫兩個清單,比如商業夥伴。現在,假設你們正試圖決定是分開還是繼續合作。好吧,我想你們都寫一個清單。如果你們分開,終止合作的步驟,以及如果你們可以繼續合作的步驟。所以我們一周後見面,我們將查看你們的清單。一周後回來,他們說,你知道嗎?我們都寫了清單。我們立刻給彼此打了電話,意識到應該終止合作。但還有一個最後的大項目我們想一起做。我們現在意識到可以和平地走自己的路。我們真的有不同的目標。這並不傷人。這並不傷人。這是兩位女性的合作。因此寫清單真的有幫助。
這一切都是在分析,合唱法則中的 A。
讓對方提出一個建議。
比如說,給我一個建議。
我告訴經理們,儘快告訴你的員工,現在我是你們的經理,
每當你們帶給我一個問題——
我希望你們在小問題出現時就帶給我,
因為小衝突,解決起來要容易得多——
總是要帶來問題的解決方案。
我想聽聽你們提出的解決方案,
因為你們比我更了解問題。
你們讓他們思考。
所以我相信,高衝突的人具有解決問題的能力。
有些人是出色的公司負責人、發明家,
所有這些。
他們對衝突的容忍度很大,
但他們也有解決問題的能力。
你要瞄準這一點,把它引導出來。
這就是分析。
R 是回應。
高衝突的人,由於總是責怪別人,
總是說,你應該這樣做。
你沒有那樣做。
我們的傾向是和高衝突的人爭辯。
這是完全不必要的。
你想要給他們洞察,
這不會起作用。
因此,相反,給他們一個我們所謂的 biff 回應。
這是簡短、具體的,僅僅是直白的信息。
不要告訴他們你錯了。
只告訴他們信息是什麼。
以友好的方式表達。
並且要堅定。
讓它結束討論。
最常見的,biff 回應是以書面形式發出。
我們教這種方法作為電子郵件方式。
我們估計現在大約有一百萬人在使用 biff,
因為我們教過大約五十萬人——
專業人士和個人。
我們有四本小 biff 書。
我們有視頻。
所以它簡短、具體、友好。
並且堅定。
堅定。
這四件事。
友好並不重要。
好吧,稍微友好一點。
所以我會說,比如說,有人寫信給你,說,
你做的一切都是錯的。
而你立刻回覆。
你說,謝謝你告訴我你的顧慮。
這裡有一些你可能不知道的信息——
比如說,有人告訴我,
比爾,你的方法永遠不會有效。
我立刻變得防禦。
所以謝謝你告訴我你的顧慮。
你可能不知道,但大約有一百萬人
現在正在使用這種方法。
我祝你好運。
類似這樣。
所以一點友好不需要很多。
而堅定並不意味著苛刻。
這只是意味著努力結束敵對的對話。
所以,當他們說你做了這個,或者提供錯誤信息,
或表現出敵意時,可能都不必去反駁他們的扭曲。
只需要給他們一個 biff 回應。
我有時告訴企業主,有時告訴公眾人物,他們可能會說,
像政治家有時說的那樣。
有關他們的可怕事情被說出。
而他們會說,但那不是真的。
他們會說,嗯,我要忽略這點,因為沒有人會相信。
但然後人人都相信。
一個很好的例子是,大約十年前的 Domino’s Pizza。
這是一個很好的故事。
我喜歡它。
我也常常吃 Domino’s Pizza。
我不打算深入細節,但某人
說了一些讓人感到噁心的話,
然後他們的股價就下跌了。
兩個員工對比薩做了些什麼。
所以首先,我們要忽視那個。
每個人都會意識到那是一個愚蠢的行為。
兩個員工做了的事。
他們的股價下跌了,大約是 10% 或類似的。
所以兩天後,Domino’s Pizza 的負責人
發布了一段 90 秒的視頻。
它被廣泛傳播。
他所說的就是,兩位前員工
做了這件令人作噁的事情,但這不代表我們。
對我們來說,最重要的是我們的客戶
對你們是完全投入的。
這種事絕對不會再發生。
我們已經做了一切的 blah, blah, blah, blah, blah。
所以他們迅速反彈了回來。
在我看來,這段 90 秒的視頻並不是 20 分鐘
的詳細解釋我們是如何做這件事的。
那只是一段 90 秒的視頻。
公司負責人把它發了出去,迅速反彈回來。
在我看來,那就是一個 biff 回應,
即使我們從未聽說過它。
簡短、具體、友好和堅定。
這就是 CAR,C-A-R。
這就是 R。這是回應。
那 S 是什麼呢?
S 是設定界限。
這在面對高衝突的人時可能是最重要的,
因為最大的問題之一
是他們無法自我制止。
他們繼續在大多數人會自我制止的地方繼續行為。
他們不斷說話。
他們說了很多話。
他們創造問題,並持續創造問題。
他們不會停下來。
所以他們周圍的人必須制止他們。
我們並不習慣阻止別人的行為。
大多數人管理自己。
而我寫書的一部分原因是,我相信今天
我們有更多的高衝突行為,
每個人都需要學會設定界限的技巧
對於霸凌者,對於高衝突人員的行為。
這一切都關乎行為。
他們不是壞人,但他們缺乏自我克制。
所以設定界限,這裡的關鍵是,
不要責怪他們。
也不要責怪自己。
說有一項政策。
有一條規則。
有一道牆。
對人們來說,看起來是這樣做,而不是那樣做。
所以那種行為。
如果你繼續這種行為,
那麼後果就是這樣。
所以我有一種方法叫作 slick。
所以我所擁有的一切都是有主動性。
你有很多縮寫。
沒關係。
科學家有縮寫。
軍事科學,顯然你是位女士。
高衝突的方法。
所以 slick 是設定界限和施加後果。
所以對於高衝突的人,你可能會設定界限。
比如說,我會作為律師舉例。
我代表一位女性,家庭暴力的受害者。
她的前夫,Tabi,沒有律師。
所以這意味著他可以跟我說話。
我必須和他對話,談判,解決問題。
所以他給我打了電話,說,我們必須解決這個問題。
你告訴那個空殼老婆。
我說,等一下。
你不能那樣談論我的當事人。
他說,我想怎麼說就怎麼說。
她是個空殼老婆,或者其他什麼的。
所以他根本不尊重我的界限。
我就說,如果你還這樣說下去,
我就要掛電話了。
所以這要看你自己。
他說,我想怎麼說她就怎麼說。
還不停這樣說。
我說,好吧,你讓我決定要掛電話了。
我現在就要掛電話。
等你準備好可以好好說話時再打給我。
然後就掛了電話。
第二天早上,他又給我打來。
他說,雷迪先生,我們必須解決這個問題。
我這位該死的妻子,我就說,等一下。
記得,如果你這樣說話,我就要掛電話了。
他說,哦,不,不,不,要掛電話可不行。
我們必須解決這個問題。
我會努力不說那些話。
於是他真的沒有再說那些話。
我們開始處理問題。
所以,讓他停止的是後果,而不是界限。
我認為這是一種大腦的事情,他們
太沉浸在當下的情緒中
以至於無法想像他們的行為會有後果。
所以如果他們周圍的人指出,
這是有後果的。
如果你這樣做,對他們來說會是一種震撼。
哦,我不想要那個後果。
所以對於高衝突的人來說,
你經常必須告訴他們後果,
在設定界限時做好準備去施加後果。
這就是設定界限、施加後果。
對於高衝突的人,這兩者必須一起進行。
我喜歡這一點。
我知道聆聽和觀看的人
真的很感激這些。
我的意思是,這些工具真的非常寶貴。
我可以從自己的生活中說,
也從觀察其他人的經歷中得知
人們分享給我的事情,在這裡,
我必須小心因為我不想怪罪任何人。
讓我這樣表達,與高衝突個性良好互動的能力
可以在人的生活中帶來戲劇性的改善,
對於非高衝突個性
和高衝突個性都是如此。
而未能做到這一點正好相反。
所以看看,我真的想感謝你
作為律師、治療師所做的工作。
你所做的研究,做得非常透徹。
你在這之前已經發送了幾篇論文給我,
還有你所寫的這些書,我們將
在節目的註釋中提供連結。
我已經讀過幾本,但我計劃
也閱讀其他的。
你有一本專門關於關係的書。
你有關於霸凌者的書。
你有一本書講述五種可以毀壞你生活的人,還有幾本其他的。
所以我們會提供這些以及一些其他
與你工作相關的資源的連結。
還有,我也想感謝你成為
公共教育的貢獻者。
我的意思是,這就是這個播客的目的。
人們收聽這個播客希望獲得資訊,
這些資訊可以真正應用並傳遞給他人。
而你正在做的工作真是令人讚嘆。
你今天下午還要在大學系統裡授課。
所以你非常忙碌。
我們非常感激你抽出時間
來教育我們。
所以我代表我自己和所有聆聽及觀看的人,
想表達衷心的感謝。
謝謝你。
你在努力讓世界變得更好,
而你確實在讓世界變得更好。
非常感謝你。
我感激能有這個機會和你談話並分享這些。
太好了。
再回來告訴我們更多有關霸凌者的事
和其他的。
還有很多內容可以討論。
我們非常希望你能再次回來。
謝謝你今天與比爾·艾迪的討論。
我希望你覺得這和我一樣有趣
且實用。
要了解更多關於比爾·艾迪的工作
以及找到他各種書籍的連結,
請查看節目的註釋。
如果你從這個播客中學到東西和/或享受
這個播客,請訂閱我們的YouTube頻道。
這是一個很棒的零成本支持我們的方式。
此外,請在Spotify和Apple上訂閱播客。
在Spotify和Apple上,你
可以給我們留下五星評價。
請查看在今天的節目開始和中間提到的贊助商。
這是支持這個播客的最佳方式。
如果你對我有問題或對播客有評論
或者是你想讓我考慮的主持人實驗室播客的
主題,請在YouTube的評論區留言。
我會閱讀所有評論。
對於還沒聽說的人,我有一本新書即將出版。
這是我第一本書。
書名為《協議——人體操作手冊》。
這是一本我已經工作了五年以上的書,
基於30多年來的研究
和經驗。
它涵蓋了從睡眠
到運動到與專注和動機相關的壓力控制協議
的一切。
當然,我會提供所包含的所有協議的科學依據。
該書現在可通過預購在protocolsbook.com獲得。
在那裡你可以找到各種供應商的連結。
你可以選擇你最喜歡的供應商。
再次書名是《協議——人體操作手冊》。
如果你還沒有在社交媒體上關注我,
我在所有社交媒體平台上都是Huberman Lab。
那就是Instagram、X(前身為Twitter)、Threads、Facebook和LinkedIn。
在所有這些平台上,我討論科學和與科學相關的工具,
其中一些與Huberman Lab播客的內容重疊,
但其中許多則與Huberman Lab播客的內容不同。
再次重申,我在所有社交媒體渠道上都是Huberman Lab。
如果你還沒有訂閱我們的神經網絡
電子報,我們的神經網絡電子報
是一個零成本的每月電子報,
包括播客摘要和協議
以簡短的一到三頁PDF形式呈現。
這些協議PDF涵蓋的內容包括神經可塑性
和學習,優化多巴胺,改善睡眠,
有意識的冷暴露,有意識的熱暴露。
我們擁有一個基礎健身方案,描述了一個模板例行活動,其中包括心血管訓練和阻力訓練,包含科學支持的組數和次數,而這一切,毫無例外,都是完全免費的。要訂閱,只需訪問 hubermanlab.com,點擊右上角的選單標籤,向下滾動到通訊,並提供您的電子郵件。我應該強調,我們不會與任何人分享您的電子郵件。再次感謝您參加我今天與比爾·艾迪的討論。最後,但絕對不是最不重要的,感謝您對科學的興趣。
(音樂)
(音樂)
In this episode, my guest is Bill Eddy, a lawyer, licensed therapist, professional mediator, and faculty member at the Pepperdine University School of Law. He specializes in identifying, reducing friction with, and disentangling from high-conflict individuals. We explain how high-conflict personalities differ from personality disorders and examine the cycles of blame and drama that cause persistent conflict in their relationships.
We discuss how to quickly recognize high-conflict individuals based on specific criteria and behaviors, helping listeners learn to spot their less obvious tactics. You’ll also learn how to disengage from them with minimal friction and understand the methods they use to draw people back in or keep conflict alive.
Additionally, we cover effective communication strategies for mediating situations involving high-conflict individuals, emphasizing empathy and problem-solving approaches. This episode equips listeners with tools to navigate conflict in various contexts, promoting resolutions that benefit all parties involved.
Access the full show notes for this episode at hubermanlab.com.
Thank you to our sponsors
AG1: https://drinkag1.com/huberman
Maui Nui Venison: https://mauinuivenison.com/huberman
ExpressVPN: https://expressvpn.com/huberman
Function: https://functionhealth.com/huberman
David Protein: https://davidprotein.com/huberman
Timestamps
00:00:00 Bill Eddy
00:02:58 Sponsors: Maui Nui & ExpressVPN
00:06:41 High-Conflict Families, High-Conflict Individuals & Patterns
00:10:48 Personality Disorders, Prevalence & Overlap
00:18:28 High-Conflict Personality vs. Personality Disorders, Blame
00:24:33 High-Conflict Individuals, Tool: First-Year Rule & Commitment
00:30:53 Sponsor: AG1
00:32:05 Relationship Stability, Tool: Vetting Potential Partners
00:38:54 Heightened Emotions, Negative Advocates, Divorce
00:47:50 Brain, Plasticity & Fear; Bullies, Polarization
00:54:51 Sponsors: Function & David
00:58:00 Emotions, Media, Politics
01:04:57 Tool: WEB Method, Identify High-Conflict Individuals
01:12:20 Body Cues, Identify High-Conflict Individuals
01:18:40 Tool: Don’t Label & Empathy; Adapting Your Behavior
01:23:12 High Conflict Personalities & Occupations
01:28:18 Big Personalities: Evidence vs Assumptions
01:37:27 Tool: Leaving a Combative High-Conflict Individual, Blame, Gradual Exit
01:45:41 Exiting a High Conflict Relationship & Timing
01:49:27 Tool: Disentangling from a Victim High-Conflict Individual, “Hoovering”
01:52:32 High Conflict Divorce, Small Families & Parental Estrangement
01:57:01 Tool: Managing Emotions & Relationships, EAR Statements
01:59:52 Large Families & Conflict Resolution
02:04:11 Bullies & Online Social Groups
02:09:18 Personality Disorders, Causes, Culture
02:13:09 Tool: 4 “Fuhgeddaboudits”, Topics to Avoid in High Conflict Resolution
02:19:50 Tool: CARS Method, Connecting & EAR Statements, Analyzing
02:27:03 Tool: CARS Method, Responding & BIFF Response, Setting Limits & SLIC
02:36:40 Zero-Cost Support, YouTube, Spotify & Apple Follow & Reviews, Sponsors, YouTube Feedback, Protocols Book, Social Media, Neural Network Newsletter