AI transcript
0:00:05 It has the potential to be the biggest economic story of our lives.
0:00:06 People are losing a lot of money on tariffs,
0:00:09 and you’re probably a matter of weeks away from empty shelves.
0:00:11 And there’s a button on the president’s desk that says,
0:00:12 end it right now.
0:00:13 So can you tell me what a tariff is?
0:00:14 I’ll keep this very simple.
0:00:17 Morgan Housel is the money mindset guru.
0:00:20 Who’s shaking up everything you think about wealth and how to achieve it.
0:00:23 I looked at the most Googled questions around money,
0:00:26 and one of the most popular is how to achieve freedom financially.
0:00:27 It is largely a mindset.
0:00:31 You have an obligation to understand how money works and how to manage it.
0:00:34 And it’s one of many topics in which you’re going to learn the best
0:00:35 by experiencing the downside.
0:00:36 I’m going to come back to that.
0:00:38 The next question is how to save money.
0:00:41 So most people view saving money as it’s just wasted sitting there.
0:00:44 But you need the cushion so that when the economy goes south,
0:00:45 and there is a recession,
0:00:48 I want to have a level of control over my ability to support my family.
0:00:51 So how much money do you think it’s sensible to have saved?
0:00:53 This is a bad answer that no one’s going to like.
0:00:56 When you look at all these people through history that have generated great wealth,
0:00:59 are there like certain strategies they’ve deployed?
0:01:01 One thing that virtually everyone listening to this could learn from
0:01:05 is they were way more patient and had way more endurance than anyone else.
0:01:09 Also, I wanted to understand investing and this idea of compounding interest.
0:01:11 So compound interest is the most misunderstood thing about investing
0:01:13 because that’s what builds wealth.
0:01:15 If you look at like Warren Buffett, he wouldn’t want to get haircuts
0:01:18 because if he invested that money and leave it alone for 50 years,
0:01:20 in his mind, a haircut would cost $10,000.
0:01:23 And then do you recommend people try and buy houses,
0:01:25 or is it just to rent those houses?
0:01:26 So the truth is…
0:01:33 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple
0:01:36 and our audio channels, the majority of people that watch this podcast
0:01:40 haven’t yet hit the follow button or the subscribe button,
0:01:41 wherever you’re listening to this.
0:01:42 I would like to make a deal with you.
0:01:45 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button,
0:01:50 I will work tirelessly from now until forever to make the show better and better and better and better.
0:01:53 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
0:01:55 The show gets bigger, which means we can expand the production,
0:01:59 bring in all the guests you want to see and continue to do in this thing we love.
0:02:01 If you could do me that small favor and hit the follow button,
0:02:03 wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
0:02:05 That is the only favor I will ever ask you.
0:02:07 Thank you so much for your time.
0:02:18 In 2020, my older brother Jason came to me after spending more than a decade working in the finance industry.
0:02:24 And he said to me, Stephen, there is one book you need to read to understand money.
0:02:27 And that was your book, The Psychology of Money.
0:02:32 And that’s how I came into your world and understood who you were, what you think.
0:02:36 And really, this book has shaped how I think about money ever since.
0:02:39 And this is why I loved having you on the show last time, but I was
0:02:44 insistent to speak to you again with everything that’s going on in the world right now.
0:02:50 Morgan, what is the most important thing we should be talking about at this present moment
0:02:56 based on, I guess, the subtitle of this book, Timeless Lessons of Wealth, Greed, and Happiness?
0:02:57 Thank you, Stephen.
0:02:58 It’s so good to be back.
0:03:01 I think what I like about what you just said, and thank you for that,
0:03:04 is that you said the book changed how you think.
0:03:08 And that’s important because the book does not tell you what to do.
0:03:11 Nowhere in the book do I say, this is how you should invest your money.
0:03:12 This is how you should spend your money.
0:03:14 Because you’re different from me and everyone else.
0:03:15 We’re all different.
0:03:17 I’ve always just been interested in how people think.
0:03:20 Like, what’s going through your head when you’re making investing decisions?
0:03:27 And if you can understand greed, fear, risk, envy, jealousy, those topics,
0:03:34 that is way more important than anything they will teach you in a PhD finance course at Harvard.
0:03:40 Not that the technical stuff doesn’t matter, but the psychological stuff with money is everything.
0:03:47 I mean, so many money problems in the real world have to do with impatience, envy, greed.
0:03:48 That’s it.
0:03:53 It’s not that people don’t know the formulas, don’t know the data, don’t know how to calculate compound interest by hand.
0:03:54 None of that matters.
0:03:55 It’s envy.
0:03:56 It’s impatience.
0:04:00 And so that, as a writer, that’s what I was always interested in.
0:04:03 Like, I’m tired of people giving advice and saying, these are the stocks you should buy.
0:04:06 And here’s what the economy is going to do next quarter.
0:04:08 I was like, no one was any good at it.
0:04:11 But I was always just fascinated in what’s going on in people’s heads.
0:04:13 And you asked, why is that important right now?
0:04:14 Well, I think it’s always important.
0:04:18 Like, those topics of, you know, the subtitle is timeless lessons.
0:04:24 Because I think a lot of these things were as true 1,000 years ago as they will be 1,000 years from now.
0:04:28 Like, greed and envy and impatience is just ingrained in how people think.
0:04:29 It always has been.
0:04:34 And so you see what’s going on right now with tariffs and the economy.
0:04:36 Stock market’s gone up a lot.
0:04:37 Bitcoin’s gone up a lot.
0:04:40 So these points have always been true.
0:04:42 But a lot of them are magnified right now.
0:04:43 A lot of people have made a lot of money on Bitcoin.
0:04:45 A lot of people are losing a lot of money on tariffs.
0:04:49 So greed, fear, envy, it all kind of just collides.
0:04:50 It is right now.
0:04:54 How important is this tariff situation that we find ourselves in?
0:04:56 Because we’re seeing it all over the news everywhere.
0:04:56 Tariffs.
0:04:57 Trump’s done this.
0:04:58 10% here.
0:05:00 Blanket tariff here.
0:05:01 Does it matter?
0:05:05 And maybe even more specifically, does it matter to the average person?
0:05:08 It has the potential to be the biggest economic story of our lives.
0:05:10 It doesn’t have to be.
0:05:15 One thing that’s very interesting about the tariff story is that if you compare it to 9-11 or COVID,
0:05:22 or 2008, the banking crisis, the tariff issue that we’re going through right now can be
0:05:23 ended in one minute.
0:05:26 There’s a button on the president’s desk that says, end it right now.
0:05:31 And even if that did happen, there would still be some lingering damage in terms of trust and
0:05:32 reputation.
0:05:36 But there was no button on the president’s desk for COVID that said, end this all right now.
0:05:37 It didn’t exist.
0:05:44 And 9-11 and Lehman Brothers in 2008, once those risks hit, we just had to deal with them through
0:05:44 their finish.
0:05:49 This is different because it can and is changing by the day.
0:05:54 So when people have a take on what’s going on right now, that take might be stale an hour
0:05:54 from now.
0:05:58 But it’s absolutely true that the global economy, to an extent that I think people don’t appreciate
0:06:02 enough, is a very complicated, intricate machine.
0:06:07 And most economic problems come when people like try to fiddle with that machine a little
0:06:07 bit.
0:06:10 They’re like, oh, let’s turn this dial by one degree and see what happens.
0:06:11 And then like, oh, it blows up.
0:06:12 Oh, I shouldn’t have done that.
0:06:16 Tariffs is like, let’s hit it with a baseball bat a couple of times.
0:06:19 Let’s hit it with like a crowbar and see what happens.
0:06:22 Like the global economy is so interconnected.
0:06:27 And if you go to your local grocery store, Target, Walmart, whatever it might be, and go
0:06:29 around and look at where that stuff was made.
0:06:32 It’s I mean, and it’s all over the world.
0:06:34 It’s like very like it’s everywhere.
0:06:38 And once you shut that down and put barriers on that, it can become a big problem very
0:06:39 quickly.
0:06:42 One thing I’ve noticed in the last couple of weeks that I think is very interesting are the
0:06:48 number of educated and smart friends that I have who send me a text or a call or an email
0:06:51 and say, hey, can you explain what a tariff is?
0:06:54 I see this word, but I don’t really know what it is.
0:07:00 And I think that’s important because I don’t think the average person understands what can
0:07:03 happen to the economy if this persists for a long period of time.
0:07:10 I’m so glad you said that because I’ve been waiting for weeks now to ask somebody like
0:07:17 yourself who studied economics to explain in a simple way what a tariff is and feel free
0:07:18 to use an analogy.
0:07:22 I think about 50% of people have no idea what a tariff is.
0:07:27 And then on a sort of an incremental scale, people’s clarity gets better and better.
0:07:33 I would estimate about 5% of the general population could articulate what a tariff is, 5% or less.
0:07:35 So can you tell me what a tariff is?
0:07:39 The first I would say is tariffs have been used for hundreds of years.
0:07:43 And there is, there can be a very good, useful purpose for them in the economy.
0:07:46 I think as they’re structured right now in the United States, it’s a huge mistake.
0:07:48 It has a potential to be a catastrophe.
0:07:51 But they can be a useful thing in the economy.
0:07:53 This is not a black and white thing.
0:07:55 What a tariff is, is let’s keep this very simple.
0:08:00 The United States buys a bunch of computers that are made in China, a bunch of iPhones that
0:08:03 are made in China, they’re on a container ship, they ship them to the United States.
0:08:09 When they get to the port in the United States, the importer, which is Apple, bringing the iPhones
0:08:10 in that are made in China.
0:08:11 An American company.
0:08:12 Has to pay the tariff.
0:08:13 Oh, okay.
0:08:14 That’s put on it.
0:08:18 And a lot of people, and it’s very understandable why they would think this, would say, well,
0:08:20 no, in that situation, China pays the tariff.
0:08:25 And there could be a situation where China starts discounting the iPhones, that the company
0:08:27 that’s making the iPhones would discount it.
0:08:28 Like there can be some offset.
0:08:31 But the person who’s paying that tax is the importer.
0:08:35 So often we think about, we’ve applied the tariff to China.
0:08:36 Right.
0:08:40 So what’s happening is China having to spend the 10%, or I think the tariff currently is
0:08:41 like 125, 145.
0:08:42 145.
0:08:46 The number doesn’t matter because trade will eventually, we’ll just stop at those levels.
0:08:47 It just won’t happen.
0:08:51 So if Apple import an iPhone now with that tariff level, then Apple would have to pay
0:08:55 the 145% when it arrives at the shore of the United States.
0:08:57 I mean, here’s an example that most people will understand.
0:08:58 Sales tax.
0:09:01 You know, in most states in the United States, it’s 6% to 10%.
0:09:04 If you go to the store and buy something, you add the sales tax to that.
0:09:04 VAT in the UK.
0:09:05 Yeah, fair.
0:09:08 Who pays that is not the store.
0:09:09 It’s the customer.
0:09:14 So even if the tax is put on the seller, the seller passes it on to you, the customer.
0:09:16 And it says right on your receipt, you bought something for $10,
0:09:19 and then there’s your sales tax and here’s what you’re going to pay in the end.
0:09:21 And so it’s similar from that.
0:09:23 Now, let me explain this.
0:09:27 Why there would be a very useful case for tariffs to show that this is not black and white and
0:09:28 this is not, oh, all tariffs are bad.
0:09:31 This happened in the United States during COVID.
0:09:38 We were virtually 100% reliant on masks and 95 masks that were made in China and Korea and
0:09:39 not in the United States.
0:09:44 And so when you have a medical crisis in the early days of COVID and we’re like, we need
0:09:48 hundreds of millions of masks yesterday, they’re all made somewhere else.
0:09:50 We do not want to be in that situation.
0:09:54 So it would absolutely make sense to have a tariff on masks to make sure that they are
0:09:58 so expensive to import overseas that we have to start making them in the United States.
0:09:58 That makes sense.
0:10:00 Same with military equipment.
0:10:05 You do not want to go to war with a country and be reliant on that country to make your
0:10:08 military gear, your bullets and your bombs and your tanks and whatnot.
0:10:11 Absolutely makes sense to have a tariff on that to make sure they’re made in the United
0:10:11 States.
0:10:16 That said, so it’s not black and white, but to have a blanket tariff and say everything
0:10:22 that comes from any country, anywhere in the world, and China is going to be this to an
0:10:24 extreme degree is going to have a tariff on it.
0:10:30 And whether that’s between 10% for all countries or 145% from China, that, you know, I’ve used
0:10:36 this analogy before that if you talk to dieticians, there is a huge amount of debate over what’s
0:10:37 the best diet should you eat?
0:10:39 Should you be keto?
0:10:40 Should you be vegan?
0:10:41 Like everything in between.
0:10:43 They don’t, there’s so much debate.
0:10:46 All of them agree that processed sugar is bad.
0:10:49 Nobody, nobody thinks processed sugar is good.
0:10:51 And tariffs are that with economists.
0:10:55 Like there are so much debate among economists on what should the tax rate be?
0:10:57 What should subsidies be?
0:11:01 Should we, you know, like, you know, like a free market versus, you know, versus subsidies.
0:11:02 There’s so much debate.
0:11:06 No serious economist thinks that you should have a trade war.
0:11:08 And the thing is, this is not new.
0:11:09 We’ve been doing this for hundreds of years.
0:11:14 And it’s very well known that in the 1930s, the Great Depression, we took, put,
0:11:17 huge tariffs on in the early days of the Great Depression.
0:11:20 They didn’t know it was called the Great Depression back then because we put them on and it shut
0:11:21 down global trade.
0:11:28 And it’s easy to think that if you put tariffs on your own country, that will make it easier
0:11:29 to manufacture.
0:11:33 Like all those jobs that we shipped overseas of building cars, they’re all going to come
0:11:34 rushing back to America.
0:11:38 And it very rarely happens like that when you have a trade war.
0:11:43 But what I mean by trade war is we put tariffs on China, they respond to put tariffs on us.
0:11:46 And you just go tit for tat and you go back and forth.
0:11:51 And it’s like mutually assured destruction in economic terms.
0:11:53 So why is Trump doing it then, in your view?
0:11:54 Because he’s given lots of reasons.
0:11:56 He said that they’re ripping us off.
0:11:58 He says lots of countries have been ripping off the United States.
0:12:01 How do you unpack what he’s saying there?
0:12:04 And what do you believe the true reason is underneath there?
0:12:08 To his credit, Trump has been very consistent on this for literally 40 years.
0:12:09 You can go on YouTube.
0:12:11 He gave an interview in, I think it was 1986.
0:12:18 He went on Oprah in 1986, talking about how free trade wasn’t free and that Japan and other
0:12:21 countries were ripping us off and that the solution to it were tariffs.
0:12:22 So this is not a new view.
0:12:24 This has been a lifelong quest that he’s had.
0:12:29 I would say not necessarily Trump’s views, but I would say it absolutely makes sense that
0:12:35 there is a large chunk of America that looks back to the period of 1950s, 1960s, when we
0:12:40 were a manufacturing powerhouse and says, that was better than what we have now.
0:12:41 And we should go back to that.
0:12:45 I get why people would say that, because it’s true that we have lost a lot of manufacturing jobs
0:12:47 in the last 50 years.
0:12:52 I think manufacturing jobs peaked in the late 1970s, and we’ve lost something like 10 million
0:12:55 manufacturing jobs versus what we had back then.
0:12:59 And I get why, if I was in that situation, I would probably feel the same.
0:13:07 Where I’d push back is the situation that we had in the 1950s and 1960s, where it was just
0:13:13 America manufacturing powerhouse, were a very unique period that I think is virtually impossible
0:13:14 to bring back, and I’ll tell you why.
0:13:20 At the end of World War II, 1945, Europe and Japan were in rubble.
0:13:21 They were decimated from the war.
0:13:24 America was not decimated whatsoever.
0:13:30 And so we had basically a global manufacturing monopoly for a period of time.
0:13:31 China was not in the equation.
0:13:33 South Korea was not in the equation.
0:13:36 India, Bangladesh, they were not in the equation.
0:13:40 It was basically Japan, the United States, and Europe, two of which were just struggling
0:13:41 to feed their citizens.
0:13:44 And once they got that under control, it was like, we have to rebuild the damage from the
0:13:44 war.
0:13:51 So America had about 20 years, from 1945 to the mid-1960s, of we have a manufacturing monopoly.
0:13:55 And then we had 16 million U.S. soldiers come home from the war.
0:14:00 And there was so much pent-up demand for them to buy homes and washing machines and cars and
0:14:01 radios and all these things.
0:14:04 And all of them were built in America because nobody else could build them.
0:14:09 And that created a really special time when, like, because we had a manufacturing monopoly,
0:14:11 it was just, like, factories everywhere.
0:14:13 We built up so many factories during the war.
0:14:15 There was endless demand for those products.
0:14:17 And this is an important part, too.
0:14:22 White-collar workers during that period didn’t make that much money relative to what they did
0:14:24 before or since.
0:14:28 And that was important because the wages that the blue-collar manufacturing workers were
0:14:31 earning felt great by comparison.
0:14:39 So if you were an auto worker in Detroit and you compared your wage in 1955 to the local accountant
0:14:44 or dentist or doctor, by comparison, relative to today, you’re like, oh, it’s pretty good.
0:14:46 Yeah, the doctor makes more than me, but not that much more than me.
0:14:48 You know, I drive a Chevy.
0:14:48 He drives a Cadillac.
0:14:51 His is a little bit nicer, but we’re living mostly the same lives.
0:14:58 And so I think that was a lot of the feeling of prosperity in the 50s and 60s was this very
0:15:02 unique period of manufacturing monopoly as Europe and Japan were rebuilding.
0:15:06 And by comparison to other workers, it felt amazing.
0:15:11 And then at about the 1970s, Japan and Europe had gotten themselves back together from the
0:15:16 ravages of World War II, and they became manufacturing dynamos in their own right.
0:15:22 And I don’t think we really understood this in America until three companies came in, which
0:15:23 were Toyota, Honda, and Nissan.
0:15:25 And they started selling cars in America.
0:15:31 And at first, it was very easy to be like, look at these little like lawnmower toys that
0:15:31 they’re importing.
0:15:37 Because you compared like an early Honda Civic to like a Chevy Camaro in the 70s.
0:15:38 And it was like, you can’t even compare them.
0:15:43 So at first, the reaction of American car companies were like, these guys are a joke.
0:15:44 No one’s going to buy these little cars.
0:15:48 But then gas prices surged in the 70s and 80s.
0:15:53 And all of a sudden, the cars that Americans wanted was the tiny little Honda Civic that
0:15:54 got really good gas mileage.
0:15:58 And then once they started buying them, they were like, hey, this Toyota, this Honda, this
0:16:00 Nissan, it’s actually a pretty good car.
0:16:01 It’s actually pretty well built.
0:16:07 And I think there was a lot of denial among that, among American manufacturers, that these
0:16:13 other nations that didn’t exist for 20 years in terms of a global manufacturing source, we’re
0:16:14 actually pretty damn good at it now.
0:16:16 And then one other thing happened.
0:16:20 To wrap this up, then this might be the most important part of it.
0:16:27 The reason that you cannot reasonably expect the manufacturing powerhouse to come back as it
0:16:34 was, is yes, we did ship jobs to China and Mexico and Canada and India that used to be
0:16:35 in America.
0:16:39 And that has contributed to the massive decline in manufacturing employment.
0:16:42 But a bigger factor in there is automation.
0:16:46 And if you look at a, like, I would challenge people to do this.
0:16:50 Go on YouTube and look at a Tesla assembly line in the United States.
0:16:51 I’ll put it on the screen.
0:16:53 It is, what you will see, it’s amazing.
0:16:55 It is a miracle of engineering.
0:17:00 What you will see are armies and armies of robots and very few people.
0:17:06 And if you compare that to the 1950s assembly line, what you see are biceps and backs and
0:17:07 people hauling around material.
0:17:14 So because we got so good at automation, even if we bring manufacturing back to America, and
0:17:18 that we still do a lot of manufacturing in America, it doesn’t require the amount of employment
0:17:19 that it used to.
0:17:21 It doesn’t require the amount of manpower.
0:17:26 And the people who do work on Tesla manufacturing lines, by and large, are working on computers
0:17:27 overseeing the robots.
0:17:31 I mean, here’s one stat that I thought was always interesting to me.
0:17:34 In 1950, there was a U.S. steel plant in Gary, Indiana.
0:17:38 It produced 5 million tons of steel and had 30,000 workers.
0:17:40 Today, it’s still operating.
0:17:44 It produces 8 million tons of steel and has 2,000 workers.
0:17:48 So it’s producing more steel today than it was in the 1950s.
0:17:50 And they went from 30,000 workers to 2,000.
0:17:56 Because what used to be done with biceps and backs and shoulders is now done with machines
0:17:57 and robots.
0:18:02 And it’s no different than what happened in agriculture, where a farm 200 years ago was
0:18:04 rakes and shovels.
0:18:06 And today, it’s tractors and combines.
0:18:08 Like, that same thing happened to assembly.
0:18:13 So to wrap all that up, like, I understand and I empathize with people who say, we need
0:18:14 to bring back manufacturing to America.
0:18:16 We lost what we once had.
0:18:17 I get that and I respect it.
0:18:23 But I think the unique circumstances and automation makes it just extremely unlikely to ever happen.
0:18:25 How did China get in there?
0:18:29 And why are they the factory of the world?
0:18:32 What are the core components that went into them being able to produce all of the things
0:18:36 that we use on a daily basis at a fraction of the price that they’re able to produce them here?
0:18:39 Tim Cook of Apple gave a really interesting interview a couple weeks ago.
0:18:45 And he said, you might think that we manufacture iPhones in China because it’s cheap labor.
0:18:47 And he said, that’s not really true anymore.
0:18:48 It used to be.
0:18:50 But China is not the cheap labor country anymore.
0:18:53 That’s moved on to Bangladesh and Cambodia and other places.
0:18:56 The reason they manufacture in China is expertise.
0:19:02 And I think it’s OK to admit, and people should admit, that your country and also your
0:19:06 company and you individually can be very good at some things and not very good at others.
0:19:12 China is just extremely good and extremely talented at particularly low-end manufacturing.
0:19:19 Low-end can be anything from inflatable swimming pools on up to basic electronics.
0:19:20 They’re extremely good at it.
0:19:22 I was talking to a CEO a couple weeks ago.
0:19:25 And he said, and he’s generalizing here.
0:19:30 But he said, if you go to a Chinese factory and you say, I want this part made.
0:19:33 And here’s step one, step two, step three, and how to make it.
0:19:35 They will do it better than anybody in the world.
0:19:36 Nobody can beat them at that.
0:19:42 But if you go to that same factory and you say, please go design me a new part, they’re
0:19:43 not very good at it.
0:19:44 Americans are way better at that.
0:19:48 And that’s why the back of your iPhone says, designed in California, made in China.
0:19:50 Like, it’s just specialization of labor.
0:19:54 And I think America is the best in the world at a couple things.
0:20:01 Entrepreneurship, technology, services, and like high-end manufacturing, like planes and
0:20:01 rockets.
0:20:05 And we’re not the best in the world at low-end manufacturing.
0:20:05 And that’s OK.
0:20:06 That’s not an insult.
0:20:07 That’s not a put-down.
0:20:08 There’s specialization of labor.
0:20:14 And so I think China just got very good at one thing during a time when we’ve always
0:20:17 been very, very good at different things.
0:20:22 And I think that is why global is, like, why for a lot of people, not for everybody.
0:20:23 So if you disagree with this, I get it.
0:20:28 By why the economic system works so damn well over the last 30 years is because we really
0:20:30 got good at specialization of labor.
0:20:31 You design the iPhone.
0:20:33 You make the iPhone.
0:20:34 We’re both better off for it.
0:20:38 I want to play that clip you’re talking about with Tim Cook because I remember seeing it
0:20:39 as well.
0:20:39 And it did.
0:20:41 It was a bit of an aha moment for me.
0:20:45 For anybody that doesn’t know, Tim Cook is the CEO of Apple.
0:20:47 And he’s been at the helm of Apple for more than a decade.
0:20:51 And as you know, most of Apple’s products, from what I understand, are made in China.
0:20:59 There’s a confusion about China that, and let me at least give you my opinion, the popular
0:21:05 conception is that companies come to China because of low labor cost.
0:21:12 I’m not sure what part of China they go to, but the truth is China stopped being the low
0:21:15 labor cost country many years ago.
0:21:21 And that is not the reason to come to China from a supply point of view.
0:21:30 The reason is because of the skill and the quantity of skill in one location and the type of skill
0:21:30 it is.
0:21:36 Like, the products we do require really advanced tooling.
0:21:43 And the precision that you have to have in tooling and working with the materials that we do are
0:21:44 state-of-the-art.
0:21:48 And the tooling skill is very deep here.
0:21:54 You know, in the U.S., you could have a meeting of tooling engineers, and I’m not sure we could
0:21:55 fill the room.
0:21:58 In China, you could fill multiple…
0:22:01 I think, too, when I watch that, I think that I can understand why there’d be a natural
0:22:05 reaction for people to be like, no, if they can do it, we can do it, too.
0:22:10 And again, I don’t think it’s an insult to say, like, countries are, it’s like, we’re really
0:22:13 good at some things and less good at others.
0:22:14 How could that not be true?
0:22:17 Are they on a different living wage, from what I understand?
0:22:18 Is that part of the equation?
0:22:18 Oh, yes, absolutely.
0:22:25 I mean, so much of it is, you know, if you asked Americans to work for those wages, they
0:22:28 would absolutely refuse to do it, just because of the expectations we have.
0:22:29 And that’s a good thing.
0:22:34 We should be proud of that, that we have a standard of living, which does not allow or
0:22:38 people would not put up with earning $5 a day or whatever it would be.
0:22:40 Which means that the products can be made cheaper.
0:22:41 Yes.
0:22:42 Significantly cheaper.
0:22:43 Right, right.
0:22:47 And, you know, this is where I understand why people might raise an eyebrow at this.
0:22:52 But so much of why, of what the modern system, how it’s supposed to work, is when you have
0:22:54 that specialization, products become cheaper.
0:23:00 And then the iPhone costs $1,000, when in any other world, it would cost $4,000 if we’re
0:23:04 building it in the United States at, you know, paying wages that people would put up with in
0:23:04 the United States.
0:23:07 So what’s the impact on the average person listening to this now?
0:23:14 And if this trade war continues, if these tariffs continue, what is the impact they’re going
0:23:14 to see in their life?
0:23:17 It’s so unpredictable, because as I said earlier, it can lose.
0:23:22 So anyone giving firm predictions of, oh, here’s what’s going to happen next, that’s not how
0:23:22 any of this works.
0:23:28 But you can say, though, that if the tariffs last, one of two things will happen, or both
0:23:28 of these two things will happen.
0:23:31 Things that we import will get much more expensive.
0:23:36 Or what’s more and more likely in places like China, if it’s 145%, is the trade just stops.
0:23:42 And then you’re probably a matter of weeks away from empty shelves for certain products in
0:23:42 certain cases.
0:23:47 I mean, if you’re buying, you know, a pair of slippers from China for $1, and now all
0:23:48 of a sudden they’re $2.45.
0:23:53 If you’re an importer, for a lot of those situations, they’ll say, like, it’s just not going to work.
0:23:58 Or if the iPhone that used to cost $1,000 is now going to cost $2,500, Apple might just
0:23:59 say, there’s not really a market for that.
0:24:00 We can’t really sell those.
0:24:02 Let’s just pause and wait for things to happen.
0:24:03 We’re already seeing that.
0:24:06 I’m sure this news will change by the time this airs.
0:24:07 This is moving so quickly.
0:24:11 But our shipping container imports from China have plunged in recent weeks, which is exactly
0:24:13 what you would expect when you put that high of a tax on it.
0:24:17 I mean, if you were buying a house for $1 million, and all of a sudden they put on 145% tax on
0:24:19 that, you’re probably not going to buy the house.
0:24:20 And that’s what’s happening now.
0:24:21 You’d be dumb not to wait.
0:24:22 Right.
0:24:28 I was sat here yesterday with the CEO, and she said to me that she gets the majority of her
0:24:29 products, pretty much all of them from China.
0:24:35 And when she’s looking at the tariff situation, she’s figured out that if she buys those products
0:24:37 and sells them at her current price, she’s losing money on every unit.
0:24:42 So she’s like, I’ll lose $9 on importing a, for example, like a dress.
0:24:47 It’s like, so I have no incentive now to continue to sell that dress.
0:24:52 And my only choice is to raise the price by like 150% to my customer.
0:24:52 Right.
0:24:57 The two likely outcomes, if it persists, are much higher prices and empty shelves.
0:25:01 And I don’t think anyone knows when or to the extent that could happen.
0:25:05 And the button on the desk that says, and this all, could be pressed before that happens.
0:25:07 But if it persists, that’s what’s likely to occur.
0:25:10 What about the impact it has on trust in the United States?
0:25:11 Because…
0:25:12 Yeah, it’s huge.
0:25:14 Can you explain that to me?
0:25:18 Trust is hard because you don’t know how valuable it is until you lose it.
0:25:21 But once you lose it, you’re like, oh, that was everything.
0:25:28 And foreign investors, people who don’t live in the United States, have $30 trillion invested
0:25:29 in America.
0:25:30 That’s just in stocks and bonds.
0:25:35 That’s not housing or office buildings, just in stocks and bonds, $30 trillion that they’ve
0:25:35 invested.
0:25:38 And a lot of the reason they do that, well, there’s many reasons.
0:25:44 One of which is because it’s by and large seen as a trustworthy economy, a stable economy,
0:25:49 an economy of rules and predictable laws and trust that you could not say the same about
0:25:49 Russia.
0:25:54 And so when global investors are looking where to park their money, this has been the case
0:25:55 for the last 80 years.
0:25:57 America is usually at the top of that list.
0:26:01 There’s also a thing where a lot of the reason that they invest money in the United States is
0:26:03 because they have to, because they have a trade deficit with us.
0:26:11 So if China is selling us a lot more stuff than they’re buying from us, like we’re importing
0:26:14 a lot more from China than we’re exporting back to them, they’re going to end up with a lot
0:26:15 of U.S. dollars.
0:26:18 And they need to do something with those dollars.
0:26:19 They have to invest them somewhere.
0:26:24 And historically, that’s been in treasury bonds, which lowered our interest rates, and that was
0:26:24 good for everybody.
0:26:26 And what’s a treasury bond?
0:26:28 It’s debt that the government issues from the federal government.
0:26:32 So it’s a bond, you’re loaning money to the government, and they’re promising to repay
0:26:33 you plus interest.
0:26:33 OK.
0:26:36 So less people are going to do that if they have less trust in the United States.
0:26:41 Less trust and also less need to do it because they don’t have as many dollars that they need
0:26:42 to invest.
0:26:44 Are we heading for a recession?
0:26:51 Because I saw some stats earlier on that said the probability of a recession has surged by 45%,
0:26:55 which is the highest since December 2023, because of the tariffs.
0:26:56 That was from Reuters.
0:27:01 It’s interesting when people point the odds of recession at 45% because they can’t be wrong.
0:27:05 If there isn’t a recession, they’d be like, yeah, we said it was 45%.
0:27:05 We didn’t say it was going to happen.
0:27:10 So my answer, if you said, are we heading for a recession, would always be yes.
0:27:14 If you asked me a year ago, if you asked me five years ago, historically, there’s a recession.
0:27:18 In modern times, it’s been every four to five years that it’s occurred.
0:27:23 And so we shouldn’t pretend that when they happen, that they’re this crazy out of the blue thing.
0:27:26 It’s an inevitable feature that you’re always going to have recessions.
0:27:28 But is this going to cause it?
0:27:29 What is a recession?
0:27:34 A recession technically is when GDP in the economy, GDP is just like economic output.
0:27:36 How much the economy is moving?
0:27:39 When that declines for two quarters in a row.
0:27:40 That’s the technical definition.
0:27:45 For most people, you don’t need to worry about technical definitions because a recession in
0:27:50 your mind is when you are feeling worse off economically for a long period of time, when
0:27:56 you feel like you can’t get a job or your neighbors, your roommates can’t get jobs and it’s starting
0:27:57 to hurt on you.
0:27:59 It’s kind of like, what’s the definition of being sick?
0:28:02 Well, it’s when you don’t feel good, but you can get more technical than that.
0:28:05 But a recession for most people is when you don’t feel good economically.
0:28:08 You’re not concerned about a recession?
0:28:15 It’s not that I’m not concerned, but it would be like saying, if you live in Florida, are
0:28:16 you concerned about hurricanes?
0:28:20 The answer is yes, you should be concerned about hurricanes, but you also know with 100% certainty
0:28:21 that they’re going to come.
0:28:25 If you choose to live in Florida and you live in Florida for 40 years, you know you’re going
0:28:26 to get hit by 100% chance.
0:28:29 And so it’s not that I don’t worry about it.
0:28:32 It’s that I think it is inevitable, always, no matter what’s going on.
0:28:33 This has nothing to do with tariffs.
0:28:35 No, with tariffs, that’s always been the case.
0:28:43 And so this is where, at the individual level, personally, like room for error in your finances
0:28:44 is so critical.
0:28:48 What I mean by that is just like savings, cushion, being scared of debt.
0:28:53 It’s when everyone is, when you’re well, when you’re gainfully employed and you have a good
0:28:57 paycheck and the stock market’s going up and Bitcoin’s going up, everyone feels great.
0:28:58 You feel amazing.
0:29:04 And no, it’s very rare in that situation that you want to envision yourself losing your job
0:29:08 or losing a job and not being able to find another one for six months or needing to move
0:29:11 or getting divorced or having a medical, like no one wants to envision that.
0:29:17 But the truth is like, what are the odds that one of, at least one of these will happen to you
0:29:19 and I over the next 30 years?
0:29:23 Major job loss or just a major impact in our businesses.
0:29:27 Divorce, cancer, wayward children.
0:29:28 I can go on down.
0:29:31 What are the odds that at least one of those will occur to you and I in 30 years?
0:29:32 100%.
0:29:34 And for a lot of people, they’ll experience all of those.
0:29:40 And so the idea that life is fragile and the economy is fragile, countries are fragile,
0:29:44 is like people don’t necessarily want to admit that because it’s hard to get out of bed in the
0:29:46 morning if you admit that to yourself.
0:29:48 But I think it’s inevitable.
0:29:55 And it doesn’t have to be necessarily scary if you have the right psychology around it of just,
0:29:58 yeah, like when times are good, I don’t expect them to last forever.
0:29:59 That’s not how the world works.
0:30:04 And the right finances around it of like, yeah, when times are good, I’m going to save
0:30:05 because I know this might not last forever.
0:30:09 And what I value more than anything with money is independence.
0:30:12 It’s not flashy cars or homes.
0:30:17 I want to be independent so that when the economy goes south and there is a recession and things
0:30:24 are going bad, I want to have a level of control over where I work, where I live, what I’m able
0:30:26 to do, my ability to support my family.
0:30:29 That’s more than that’s the top of the list.
0:30:34 And so when things are going well, and for a lot of people, they haven’t for the last
0:30:35 couple of years, but for a lot of people, they did.
0:30:40 I think that’s always important is like, I think it’s a major psychological skill in life
0:30:40 in general.
0:30:45 This goes beyond money is recognizing when things are abnormally good and preparing yourself
0:30:48 for them to go the other way as they inevitably will.
0:30:49 Independence you value.
0:30:51 It sounded like freedom to me.
0:30:52 Yeah.
0:31:00 Can you tell me how to achieve freedom financially and what I should be thinking about in the
0:31:03 context of a world that’s changing at such incredible speed?
0:31:09 When we’re talking about tariffs and recessions and now AI, I’ve been thinking over the last
0:31:12 couple of weeks, like, what should my personal financial strategy be?
0:31:13 How should I be thinking about it?
0:31:14 Is it a strategy?
0:31:15 Is it a psychology?
0:31:16 Is it a mindset?
0:31:22 What is it that I should be thinking about to survive this area of tremendous change and
0:31:26 Trump economics and get through the other end with that freedom and independence that you
0:31:28 and I both desperately value?
0:31:34 This sounds like such a squishy BS kind of answer, but I think there’s a lot of truth to this.
0:31:35 And I’ll explain in a second.
0:31:36 It is largely a mindset.
0:31:39 And that sounds crazy, but I’ll explain what I mean.
0:31:42 My grandmother-in-law, she passed away a couple of years ago.
0:31:44 She was 92 when she passed away.
0:31:48 She, for 30 years, she lived off of nothing but Social Security.
0:31:51 I think she got $1,700 a month from Social Security.
0:31:52 She had nothing else.
0:31:54 No savings, no pension, no nothing.
0:31:56 She was the happiest person.
0:31:59 I’ve met half a dozen billionaires in my life.
0:32:00 I’m sure you have as well.
0:32:03 None of them were as happy as she was.
0:32:05 And she was technically, she was like financially broke.
0:32:10 But she had this level of psychological wealth that was like unparalleled.
0:32:12 And the reason was off $1,700 a month, that was all she needed.
0:32:19 She was perfectly happy toiling in her garden, watching birds, going for walks, hanging out,
0:32:21 reading from books from the library.
0:32:23 Perfectly content with all of that.
0:32:24 She didn’t need anything else.
0:32:27 So she had very little money, but she wanted even less.
0:32:32 And that, so like she had a level of independence that a lot of billionaires do not.
0:32:36 Because if you are a billionaire, if you have a billion dollars in the bank,
0:32:42 but you are so encumbered by your business, your employees, your suppliers, your customers,
0:32:46 you’re waking up at three in the morning sweating because you got this email and you’re stressed
0:32:46 out about it.
0:32:49 You actually have very little independence in that situation.
0:32:52 Your shareholders, regulators are coming down on you.
0:32:56 I mean, we see this, I’m not, there’s no one in particular here, but we’ve seen very
0:33:00 wealthy people kind of become sycophants to politicians.
0:33:08 And the truth is a lot of those like mega billionaires absolutely rely on politicians
0:33:10 and regulators to keep their machine moving.
0:33:16 And so my grandmother-in-law on $1,700 a month had a higher level of independence than a lot
0:33:16 of those people do.
0:33:22 And that’s why I say like a lot of this is a mindset because the truth is the vast majority
0:33:25 of people listening to this could have a level of independence.
0:33:30 It’s not, it’s not that you can retire tomorrow, but you can have a level of financial independence.
0:33:36 Once you realize that the key is managing your expectations more than it is, how can I just
0:33:38 pile up as much money as I, as I possibly can?
0:33:41 It’s easy to think like, how do you become financially independent?
0:33:42 Like save a ton of money.
0:33:44 And they’re like, there’s, there’s truth to that.
0:33:49 Like, of course that’s part of it, but more of it is just in like, what kind of life do
0:33:50 you want to live?
0:33:56 Because if your expectations are growing faster than your net worth, it’s never going
0:33:57 to feel like you’ll, you’ll never be independent.
0:33:58 Never.
0:34:02 You have a hundred billion dollars, but if you want more and more and more, like it’s, it’s
0:34:03 never going to feel like it’s enough.
0:34:09 Or if, if you enjoy birdwatching and reading books like my grandmother-in-law, $1,700 a
0:34:10 month, you’re all set.
0:34:11 You’re set for 30 years.
0:34:11 You’re rich.
0:34:12 You’re rich.
0:34:12 And free.
0:34:16 She was psychologically rich, even if she was financially poor.
0:34:18 And I think that’s, that’s the biggest thing about it.
0:34:21 Adam Smith, who was the greatest economist to ever live.
0:34:22 This was 300 years ago.
0:34:24 He once wrote about this.
0:34:25 He was like, why do people work so hard?
0:34:29 And he was just like, there’s a simple question, but why, why do people work so damn hard?
0:34:36 And he’s like, it can’t just be for, for our sustenance because even poor people, when, as
0:34:41 he was writing about it, had homes and adequate food most of the time, he’s like, there has to
0:34:42 be something else.
0:34:47 And what that something else was, he wrote, was to be seen by other people.
0:34:50 And it was, it was like, it was attention and admiration.
0:34:53 They wanted to be getting rich so that they could have a bigger house and a nice car,
0:34:57 not in his day, but they, they wanted to be, they wanted attention from other people.
0:35:02 But he was like, it’s not that you needed the money because even in his day, 300 years ago
0:35:05 in, in Scotland, I think he was, he was like, look, people have homes and food.
0:35:08 Like, what, what, what, what are they doing this for?
0:35:09 And he was not criticizing then.
0:35:12 Like he was, his whole point was like, they’re going out and innovating.
0:35:13 We’re going to have great technology.
0:35:14 And like, it’s great to go do that.
0:35:17 But the reason to do it was not because they had to stop.
0:35:22 Now, of course, most people to get shelter and food do have to keep working, but they’re
0:35:27 working more than they absolutely need to because they want something else besides independence.
0:35:30 Is there an evolutionary basis for this?
0:35:34 I was, I was thinking the other day after watching an interview with Naval, where Naval talks
0:35:41 about how ever from an evolutionary perspective, humans don’t really understand the concept
0:35:47 of wealth because once upon a time when we were cavemen and women, wealth was what you could
0:35:47 carry.
0:35:47 Yeah.
0:35:52 But we do understand the concept of status, which really meant a lot to us in our sort of
0:35:54 tribes and was life or death for many of us.
0:35:58 So even though billionaires get all the money in the world, the next thing they want to
0:35:59 do is start a podcast.
0:36:01 You know what I mean?
0:36:02 Right, right.
0:36:03 Because it’s just not enough.
0:36:04 Like everyone I know is that.
0:36:07 Well, what a lot of them do too is when they have all the money in the world, what they want
0:36:07 is immortality.
0:36:09 And you see these guys trying to live forever.
0:36:10 Yeah, yeah, yeah.
0:36:11 So that happens as well.
0:36:12 That’s interesting.
0:36:14 But that’s linked to status because status was longevity.
0:36:15 Yes.
0:36:19 Like if you had status, you had food, you had the reproductive potential once upon a
0:36:19 time.
0:36:20 Yeah.
0:36:24 So it’s the same evolutionary sort of desire to like live survival.
0:36:25 Yeah.
0:36:32 Harvey Firestone, who was a tire magnet 100 years ago, Firestone tires during the explosion
0:36:34 of cars 100 years ago, he wrote about this in his biography.
0:36:39 He was like, every rich person he knows, once they get money, buys a house that is way too
0:36:41 big than they need.
0:36:43 Not only bigger than they need, bigger than they want.
0:36:46 Because a giant house is just a huge pain in the ass.
0:36:48 The roof is leaking and like everything’s breaking down.
0:36:49 It’s a huge pain to manage.
0:36:52 So he wrote in his biography, he was like, why do we do this?
0:36:54 And he was like, he did it too.
0:36:57 He’s like, I bought a house that is way bigger than I want.
0:37:00 And it’s a pain, it’s a burden, but we all do it.
0:37:01 And he’s like, why?
0:37:02 And he’s like, it has to be status.
0:37:06 There’s no utility to a 40 bedroom house, zero.
0:37:08 There’s a lot of downside in upkeep.
0:37:10 But he was like, every one of us does it.
0:37:15 And he said, even Henry Ford, who was like the cheapest SOB out there, lived in a giant
0:37:16 mansion in Detroit.
0:37:17 He was like, it’s so natural.
0:37:21 And he was like, it’s just because we want to show other people.
0:37:22 It’s not utility.
0:37:23 It’s not making our lives better.
0:37:24 It’s actually making our life worse.
0:37:29 But we have this evolutionary desire to show people that we’ve made it.
0:37:30 That’s the calling card.
0:37:33 But if it’s hardwired, then is there much we can do about it?
0:37:40 I think it’s true that virtually everyone who I really admire in life, by and large, they’re
0:37:42 not hugely successful people that you’ve heard of.
0:37:46 They’re just people who I’ve met and they’re ordinary people with ordinary jobs.
0:37:48 And I’m like, man, you seem like you’ve got it all figured out.
0:37:52 They took themselves out of the system that they were supposed to be in.
0:37:54 And they’re like, I’m going to go figure out my own way.
0:37:57 And there’s a really interesting story, a guy named Chuck Feeney.
0:38:02 He started a company called DFS, the duty-free stores in airports.
0:38:05 He made, I think at the peak of his wealth, he was worth about $9 billion.
0:38:09 And this was like in the 90s when that was a lot of money.
0:38:09 It still was a lot of money.
0:38:16 But the well-known part of Chuck Feeney is that despite that wealth, he lived like an ordinary
0:38:16 person.
0:38:18 He lived in like a one-bedroom apartment.
0:38:19 He flew coach.
0:38:24 He drove like a normal car, lived like a normal guy.
0:38:26 And some people criticize that from that.
0:38:27 He gave all of his money to charity.
0:38:30 He gave $9 billion away, lived like a monk himself.
0:38:37 The less known part of Chuck Feeney that I think is more important is that when he first
0:38:40 got wealth, became wealthy in the 1980s, he lived the life of a billionaire.
0:38:42 He had a fleet of private jets.
0:38:44 He had mansions all over the world.
0:38:44 He had a yacht.
0:38:48 And after doing it for a couple of years, he was like, I don’t like any of this.
0:38:51 He’s like, I like being an ordinary, simple person.
0:38:53 And so I’m going to go live an ordinary life.
0:38:57 I don’t care what the world, the world tells me this is what I should want now that I have
0:38:57 money.
0:38:58 But he’s like, but I don’t.
0:38:59 I want simplicity.
0:39:04 And what I like about that is not that he chose to live like a monk because I personally
0:39:06 wouldn’t want to do that if I had that.
0:39:08 I would have a jet if I had that kind of money.
0:39:10 So it’s not to say that he did it right.
0:39:14 But what I like that he did is that he said, I don’t care what the world tells me to like.
0:39:16 I’m going to do it on my own terms.
0:39:19 And that’s true independence.
0:39:20 That’s true status.
0:39:21 That’s true status, too.
0:39:22 He’s like, I don’t care.
0:39:26 That’s the ultimate definition of F you money, of like so much money that like, I don’t care.
0:39:31 You tell me I’m supposed to live in a mansion in Beverly Hills, but I like my one bedroom apartment
0:39:32 in San Francisco.
0:39:33 I like my buddies over here.
0:39:36 Another person who’s done that to a very real extent is Warren Buffett.
0:39:39 Lives in the same house today that he bought when he was 27 or whatever it was.
0:39:41 And he’s got 100 billion or something.
0:39:41 Right.
0:39:43 And of course, he could live anywhere.
0:39:43 He could buy anything.
0:39:49 But he likes being with his friends, doing it on, you know, likes playing bridge with his buddies.
0:39:55 In the first case, though, that gentleman had to have his dream fail him first before he realized.
0:40:01 And so this raises another question, which is, does the viewer at home have to make the hundred
0:40:06 million dollars and then taste it by the mansion to realize that it was never about the mansion?
0:40:08 I think the answer to that is yes.
0:40:08 Oh, gross.
0:40:10 That it’s very difficult.
0:40:13 You know, there’s there’s a thing where I forget who said this, but like they’re responding
0:40:15 to the quote, money doesn’t buy happiness.
0:40:18 And they’re like, OK, but let me go figure that out for myself first.
0:40:23 Like, if you don’t have a lot of money and you see rich people tripping over themselves
0:40:28 and people like Will Smith saying, like, I was no happier at all when I was rich than when
0:40:29 I was poor.
0:40:30 Actually, I was happier when I was poor.
0:40:34 If you are poor, when you hear that, you’re like, bullshit.
0:40:35 I don’t believe it.
0:40:36 I have to go figure it out for myself.
0:40:41 I think a lot of lessons in life you have to learn firsthand, especially when the all
0:40:45 the problems staring you in your face are somewhat associated to money, like the pain in your
0:40:48 belly, the bills on your desk, the threats from the court.
0:40:52 I’m thinking of myself here that I was getting the letters coming through with the red text
0:40:58 on them telling me that my credit cards were going to be shut down, the inability to feed
0:41:03 yourself, to socialize with your friends, the heating in your house, your child’s pencil
0:41:04 case costs.
0:41:06 All of it seems to circle back to money.
0:41:15 And so when you hear people who are wealthy being subjectively honest about their own experience
0:41:17 and then what’s made them happy, it is hard to hear.
0:41:22 Like I was just imagining, if I was hearing this, you know, these stories when I was in that
0:41:25 situation, I would still fucking go for it anyway.
0:41:25 Right.
0:41:30 Now, let’s say that there’s a big difference between not being able to buy food for your
0:41:33 kids and making 200 grand per year.
0:41:33 Yeah.
0:41:39 And, you know, the difference between 10 grand a year and 200 grand a year is massive, takes
0:41:43 away so many stresses, so many, you know, worries about being evicted and whatnot.
0:41:46 But the difference between 200 grand and 500 grand is not that much.
0:41:50 And the difference between 500 grand and 20 million is not that much.
0:41:54 And there’s between 20 million and 20 billion is zero.
0:41:56 I think that’s a lot of what it comes down to.
0:42:01 And even, I think there is such thing as like a peak net worth that you would want in life,
0:42:05 after which all the money that you accrue becomes like a social liability.
0:42:13 I mean, who has more social liability or like pressure than the mega rich, you know, Elon Musk,
0:42:15 Bill Gates, Jeff Bezos, there’s a huge amount of pressure.
0:42:19 Like you better donate this money and you better do a good job doing it kind of thing.
0:42:24 And so, and I think that number of like, and at a much lower, like realistic level for
0:42:28 people, it’s when your friends learn, you make a lot of money and we go out for dinner
0:42:29 and they’re like, you’re, you’re paying.
0:42:30 Right.
0:42:34 And that’s, that’s a small thing, but it can really grate on people that like, oh, it’s going
0:42:36 to change how people think about me.
0:42:39 Now that’s a good problem to have, of course, but it’s a thing.
0:42:45 And I think the idea of there is a maximum amount of like, there is a net worth level at
0:42:47 which your happiness is going to be maximized.
0:42:48 And it’s probably lower than you think.
0:42:52 Do you think it’s important for people to have an idea what their number is?
0:42:55 I don’t think anyone really does because I’ve done this in my own life.
0:42:55 I’m sure you have too.
0:43:01 When I was 19, I was like, oh, if my net worth was this amount, I’ll be happy forever.
0:43:04 And then I was fortunate enough to get hit that amount.
0:43:07 And I’m like, okay, but what if, what if we got over here and you just keep going up the
0:43:08 ladder forever?
0:43:10 Is there such thing as a few money?
0:43:13 Like, is there a number where you think you’ve hit a few money?
0:43:17 I saw some thread on Twitter and I was like, comment below what you think a few money is.
0:43:19 And it was interesting to see the variation.
0:43:21 I have a friend, Ben Carlson, who’s a great financial writer.
0:43:23 He came up, this is very subjective.
0:43:28 There’s no science behind this, but he was like, a net worth of $7 to $10 million is you
0:43:32 can live an amazing life in the United States, have an amazing house paid for, send your kids
0:43:36 to great schools, go on great vacations, drive brand new cars on $7 to $10 million.
0:43:39 And he brought that up.
0:43:42 Some people might wince at this, but he brought that up of, it’s a lot less than people would
0:43:43 think.
0:43:46 Because there’d be a lot of people who would be like, oh, I’m gunning for $100 million.
0:43:48 Even if that’s just a fantasy, it’s a dream.
0:43:52 And $7 to $9 million is out of reach for a lot of people, no matter how hard they’re working.
0:43:57 But I think particularly for young people who their definition of, I think about my son a
0:43:58 lot of this.
0:43:59 He watches Mr. Beast.
0:44:00 Mr. Beast is an amazing guy.
0:44:02 He’s, I think he’s one of the great guys.
0:44:07 But because of Mr. Beast, like my son’s definition of wealth is a private island, a private jet,
0:44:10 you know, keep your hand on the table and win a million dollars kind of thing.
0:44:11 It’s a different level.
0:44:17 Whereas when I was growing up, like ordinary people drove dirty pickup trucks and rich people
0:44:18 drove clean pickup trucks.
0:44:21 That was like, that was the stratification of what I saw growing up.
0:44:25 And I think because of social media and other things, kids have a very different view on
0:44:28 what like financial wealth actually is these days.
0:44:32 Going back to this issue of tariffs, recession, and everything that’s going on at the moment,
0:44:37 are there any things practically for those that don’t understand the economy and economics
0:44:41 generally that we should be thinking about to make sure that we don’t get burnt?
0:44:45 This is less advice going forward, more than just like something to remember next time,
0:44:49 which is that if you are worrying about, if you’re worried about being laid off, if you’re
0:44:55 a small business owner worried about going under, the need for room for error and cushion and
0:44:59 savings and backup plans are, were just as important a month ago as they are today.
0:45:02 You’re just learning how important they are today.
0:45:06 And I challenge you to remember that in the future when this is all over, whenever it’s
0:45:10 all over that when the economy is going well and you feel stable in your job, stable in
0:45:17 your career, that is when you also, you absolutely need backup plans and room for error and savings
0:45:18 and eschewing debt and whatnot.
0:45:22 I have a very high level of cash as a percentage of my net worth.
0:45:26 And a lot of financial advisors would look at that and say like, what are you saving for?
0:45:28 Like what’s, what’s going on here?
0:45:29 And I’m like, I don’t know.
0:45:33 I’m saving for a world that I know is very fragile and I have no idea what’s going to happen
0:45:35 to me personally or what’s going to happen to the economy.
0:45:40 But if you’re a lay student of history, you know that things break all the time.
0:45:46 And, and so my advice to you, if you’re realizing that for the first time, that how fragile the
0:45:50 world can be and how the job security that you thought you had might, might, might not have
0:45:51 been as strong.
0:45:54 Remember this next time, how important room for error and backup plans are.
0:46:00 And relative to your personal costs, your personal monthly costs or overheads, as they call them,
0:46:03 how much money do you think it’s sensible to have saved?
0:46:07 It’s so, it’s so hard for that because everyone’s in a, I’m sure people watching this will be
0:46:09 in a massive range of, of incomes.
0:46:15 I would say this is a bad answer that no one’s going to like, but as pretty much as much as
0:46:16 you can.
0:46:17 I mean, I’ll give you one example of this.
0:46:23 When COVID first hit in March of 2020, the average restaurant I heard had enough cash on hand
0:46:24 to last them for 14 days.
0:46:27 And then all of a sudden they were looking at a six month lockdown.
0:46:32 And so I think one answer to that question is however much you think you you’ll need, it’s
0:46:33 probably more.
0:46:37 The other more practical example of this is in 2008 during the financial crisis, a lot of
0:46:41 people were losing their jobs, not for two weeks or one month, but they losing their jobs
0:46:45 for 12 months and they got unemployment benefits, but it wasn’t enough.
0:46:49 And so is it practical for, to say like, you should have 12 months of saving.
0:46:52 It’s probably not practical for a lot of people, but the answer is as much as you can.
0:46:55 While realizing that the world is more fragile than you probably think it is.
0:47:00 The other protagonist of change at the moment is artificial intelligence.
0:47:06 And I’ve spent a lot of lonely, quiet hours in my room thinking about the impact it’s going to
0:47:10 have and trying to develop my own thesis and what it means as a creator, as a podcaster,
0:47:12 as a investor.
0:47:16 And I wanted to understand how significant you think artificial intelligence is and if it at
0:47:20 all impacts your thesis around money and wealth and investing and saving.
0:47:25 I’m not even remotely an expert in AI, but as someone who’s looked at like the history
0:47:29 of technology, one thing that sticks out clear as day when you study technology, when in hindsight,
0:47:34 when you’re looking at a new technology that you know went on to change the world, the computer,
0:47:36 the car, the airplane, those things.
0:47:39 When you know, like this was a turning point in civilization.
0:47:45 If you go back and look at what the optimists were saying at the time, they massively underestimated
0:47:46 it.
0:47:47 And that’s what the optimists were saying.
0:47:48 Forget the pessimists on it.
0:47:53 So go back to the 1920s and say, what were the optimists saying about the airplane?
0:47:55 They were underestimating it by a hundredfold.
0:47:57 What did the optimists say about the car?
0:47:59 They underestimated by a hundredfold.
0:48:00 Computers, the same.
0:48:04 And the Wright brothers themselves came up with the first airplane in the United States.
0:48:09 The Wright brothers themselves only marketed their plane, primarily marketed their plane
0:48:14 to the U.S. Army because they did not really foresee much use for an airplane outside of
0:48:14 the military.
0:48:18 They knew you could strap a machine gun on it and then the army might like that.
0:48:23 But did the Wright brothers foresee Delta Airlines, like an Emirates, an A380?
0:48:24 Like not in a million years.
0:48:29 And so I think it’s true that in a lot of things in life, I think it was Peter Thiel who said
0:48:30 this.
0:48:34 He was like, when things are going wrong, you underestimate how bad they’re going to get.
0:48:38 But when things are going right, you underestimate how big it’s going to be.
0:48:40 I may have butchered that quote, but it’s something like that.
0:48:41 And it’s clear that AI is right.
0:48:47 And so it’s almost certainly the case that even the optimists, even the Sam Altman optimists
0:48:48 are underestimating where it will go.
0:48:53 And a lot of the reason for that is because new technologies is not what the inventor, whoever
0:48:55 that might be built.
0:48:57 It’s what other people go on to manipulate it as.
0:48:59 And that’s why the Wright brothers came up and playing.
0:49:00 And now we have the A380.
0:49:05 Like it’s other people manipulating things along the way to create something just gigantic.
0:49:10 One perfect example of that with AI is OpenAI have created this large language model, which
0:49:11 can do all these wonderful things.
0:49:18 But then people are using that same technology to create AI agents, which are equally astonishing.
0:49:22 I spent the last couple of weeks using AI agents to build some software.
0:49:25 I’m someone that has no ability to code at all.
0:49:30 But I can sit in my bedroom and speak to this agent and tell it to build me a new to-do list
0:49:36 or a new website for the podcast that tracks who’s been on the show and follows them in
0:49:36 the news.
0:49:38 Like I can tell it to do anything.
0:49:44 And for what’s probably costing me a dollar a day, it’s building me software now.
0:49:47 And we’re just at the start of that exponential curve.
0:49:52 So if we now think that these large language models are going to be able to create things,
0:49:54 create digital things, things on the internet.
0:49:56 This podcast is on the internet.
0:49:58 We know that it can create podcasts.
0:50:01 We know it can create videos, images, software.
0:50:05 I look at that and go, you play this forward.
0:50:12 And if I apply your optimism analogy, your optimism lens to it, where I go, we’re underestimating
0:50:12 this curve.
0:50:13 It’s hard.
0:50:18 It’s really hard to see how this isn’t tremendously disruptive in the long term.
0:50:20 Not even the long term, but in the short term.
0:50:22 I’ll give you one example.
0:50:24 You talked about coding there.
0:50:26 We’re doing a little remodel on our house right now.
0:50:30 And one of the things you can do is take a real picture of a room, upload it in.
0:50:34 We used ChatGPT for this and said, hey, paint it this color, remove this wall, put this in.
0:50:37 It is better than any designer will be able to do it.
0:50:39 And it’s right there, boom, in front of you.
0:50:39 Seconds.
0:50:44 And you can multiply that story by 10,000 different versions of that story for 10,000 different
0:50:44 jobs.
0:50:51 I’d see it as a writer where I don’t use it to write.
0:50:51 I write all my own words.
0:50:56 But one thing that I’ve played around with, I don’t really use this as that much of a tool,
0:51:00 but just more of an experiment of like, I’ll upload a chapter from a book that I wrote and
0:51:01 say, hey, give me some feedback on this.
0:51:05 And it wasn’t that good a year ago.
0:51:06 It’s pretty good today.
0:51:08 It’s pretty good.
0:51:11 So if you’re looking for like a writing assistant, it’s amazing.
0:51:15 Now, the downside of that is everyone knows like the high schoolers and the college students
0:51:17 who use it to write the essay, just write the whole thing.
0:51:19 That’s, that’s, that’s, that’s probably not great.
0:51:23 But if you’re using it as a helper, it’s probably the best writing teacher that’s out there.
0:51:27 So right there in my just like tiny little world of, I really don’t know anything about
0:51:33 AI, but interior designer, editor, going down the list of jobs that like literally three
0:51:36 months ago, I would have been like, oh, that’s a very valuable job.
0:51:39 And all of a sudden you look at this tool for a dollar a day, as you said, you’re like,
0:51:40 it’s pretty good.
0:51:43 What does history tell us about how this shakes out?
0:51:47 Like when these industrial revolutions come along with the technological revolutions,
0:51:50 where does the value accrue?
0:51:53 And how do I participate in that value?
0:51:57 I guess one good analogy for my hearing, and it’s probably not as powerful as what we’re
0:51:58 dealing with right now.
0:52:04 But the closest is probably, you know, it wasn’t that long ago, the late 1800s, that 80% of Americans
0:52:04 were farmers.
0:52:06 That’s what it was.
0:52:11 And then the industrial revolution and the tractor and the combine came along.
0:52:15 And all of a sudden it was like, we don’t need that many farmers doing this.
0:52:18 What people used to do with shovels and rakes can now be done with the tractor.
0:52:21 And a lot of those people found themselves out of work.
0:52:29 And for them, it was very disruptive, but they also, the farmer, the farm laborer found himself
0:52:34 pretty easy to go into the factory because they were working on, they were good at working
0:52:35 with their hands and whatnot.
0:52:41 And so to go from that into the factory was not an easy transition, but it was a transition
0:52:42 they could make.
0:52:47 Now, do you have that, that same transition did not take place from manufacturing to technology.
0:52:52 The auto worker in Detroit could not just learn to code and work at Google like that.
0:52:54 And so it was, it was much less seamless.
0:52:58 And I think what we’re dealing with now will be even more of a disruption that the people who
0:53:04 are being disrupted out of AI are going to have a much more difficult time historically to
0:53:06 move in to where the economy is going next.
0:53:11 So the idea that an industry is disrupted and you need to go figure out something else to
0:53:14 do, I think it’s gotten progressively harder over the last 150 years.
0:53:21 And when we moved from machines to technology, it was a significant leap also for the user and
0:53:24 for the customer and for the, as well as for the employee.
0:53:28 So that transition took time, but I was reading something the other day that said, now that
0:53:32 we’re native internet users, we all are billions and billions and billions of people use the
0:53:32 internet.
0:53:37 This is like a new application on the internet, which explains why it’s growing so fast that
0:53:38 we haven’t had to learn.
0:53:42 You know, this generation know how to type something on a screen.
0:53:47 So there hasn’t been this big jump in fundamental skills like there was from like going from a,
0:53:51 I don’t know, from a piece of machine to an iPhone.
0:53:53 So this acceleration will be quicker.
0:53:57 So therefore one would assume that the transition will be more severe.
0:53:59 And I think about even things like driving.
0:54:05 I think Tesla are releasing in Austin this month or next month, the first autonomous vehicle,
0:54:08 the cyber taxi, the robot taxi, whatever it’s called.
0:54:09 And it has no steering wheel.
0:54:14 And the profession of driving, from what I understand, is the biggest profession on earth.
0:54:16 The biggest profession, truck drivers, drivers in general.
0:54:17 Yeah.
0:54:20 On my way here today, I did not touch the steering wheel.
0:54:25 I did not touch the pedals because I’m in a cyber truck and there’s a button on it, which
0:54:27 auto drives you to wherever you want to go.
0:54:33 And typically I’d probably have got an Uber, but now I can sit there, do my work and it drives
0:54:34 for me.
0:54:35 And that’s also AI.
0:54:36 Yeah.
0:54:38 No, it’s crazy.
0:54:42 And back to the analogy, like when the farmer had to go work in the factory, it was a transition.
0:54:44 He may have had to move, but he did it.
0:54:48 And that’s why we went from 80% of the population were farmers to 2%, which is what it is today.
0:54:50 And, but they were able to move in.
0:54:53 The manufacturer to technology struggled.
0:54:57 And I think it’s going to be now like the truck driver, to tell the truck driver, well,
0:54:59 just go get a job at OpenAI kind of thing.
0:55:02 Like, you know, it’s funny to even think about it because it’s preposterous.
0:55:06 But the thing with OpenAI, from what I understand, is they have less than a hundred employees.
0:55:07 Right.
0:55:11 And the reason they have less than a hundred employees is because they’re using AI to build.
0:55:11 To do the work.
0:55:14 To do, and they’ll increasingly do that, especially when they hit AGI.
0:55:14 Right.
0:55:15 They’re probably going to four employees.
0:55:15 Yeah.
0:55:17 And this is why I think they have a hundred employees.
0:55:21 I think they’ve purposefully kept it low because they think AGI is around the corner,
0:55:25 which is this very, very advanced form of AI, which is going to be able to like, I think
0:55:28 they call it self-reinforce, where it teaches itself.
0:55:29 Synthetic data.
0:55:29 Right.
0:55:31 So, hmm.
0:55:31 Kind of going from there.
0:55:36 Now, I think if there’s an optimistic side, it’s always been, it was the case that when
0:55:40 farming was being disrupted, there were a lot of people who just said, these people are never
0:55:41 going to find jobs.
0:55:45 Like if you, if you put the farmer out of business, there was, it sounds comical today, but there
0:55:49 was a big push when the car came about to be like, no, like, what are all the horses
0:55:50 going to do?
0:55:53 Like, like, like have some, like have some dignity for the horse and the people who are
0:55:54 raising horses and whatnot.
0:55:58 So it’s always been the case that you cannot foresee what’s going to happen next.
0:56:05 And the optimistic side of capitalism is as messy and as hard and as much personal damage
0:56:06 as you can cause to families along the way.
0:56:09 Those people will eventually figure out something to do.
0:56:12 And when people say that, it sounds so callous and coarse.
0:56:18 And that’s why you have so much debate and angst and anger and things like with, and
0:56:21 disagreements, like what, what, what we’re dealing with, with tariffs right now.
0:56:24 You have your son in the green room watching us right now.
0:56:24 Yeah.
0:56:25 How old is he?
0:56:26 Nine.
0:56:26 Nine.
0:56:27 Okay.
0:56:28 So he’s got some decisions.
0:56:29 He’s, he’s wincing right now.
0:56:30 I’m sure.
0:56:31 Now that we’re talking about him.
0:56:37 But what if he, in terms of him building his career, acquiring skills, generating wealth,
0:56:42 based on everything, you know, about how people have made money through history, what are
0:56:48 the prevailing skills that your son would have to have to assure that he makes
0:56:50 money regardless of what the industry is?
0:56:51 Learn how to communicate.
0:56:54 Learn how to get along with people you disagree with.
0:57:00 I think that’s, that’s a very underlooked skill in life is particularly in a, in a social
0:57:04 media driven world where people have very different views on fundamental topics.
0:57:06 Learn how to get along with people who you disagree with.
0:57:07 Learn how to communicate.
0:57:09 Those would be the top two.
0:57:11 Those are extremely high level.
0:57:15 Like I’m not saying go learn calculus for kind of thing or go, go learn engineering, but
0:57:16 those are timeless skills.
0:57:20 And I think those two skills can get you pretty far in life.
0:57:22 And I look back at myself.
0:57:26 I don’t know if you had a similar example of this, but I was not a good student.
0:57:29 My ability to do math is not any good.
0:57:31 My ability, my grades in science were not any good whatsoever.
0:57:37 I think if I, if there are two skills that I was, that I, I didn’t even know it at the
0:57:37 time.
0:57:42 I was not really like conscious that I was doing this, but learn how to communicate and
0:57:43 don’t be a jerk.
0:57:47 Like just learn because that for me as a writer, that was like, learn how to communicate as writing
0:57:51 and in the writing business, learn how to get along with people so you can move ahead, move
0:57:54 your career, like be nice to this person so you can move on up.
0:57:56 I think you see that a lot.
0:57:58 What about in terms of money, making money?
0:58:02 When you think about great people through history that have accrued a lot of wealth, what principles
0:58:05 would you instill in him so that he had a money mindset?
0:58:07 It’s hard for a parent.
0:58:12 I’m not, I’m not filthy rich by any means, but I’ve sold a couple of books and it’s hard
0:58:18 as a parent to be like, I want to use money to give you a good life, but I don’t want to
0:58:19 spoil you.
0:58:22 The last thing I want is for you to be a spoiled little brat.
0:58:25 And it’s very difficult for a lot of parents to do that.
0:58:29 And so one of the things that I want him to learn about money and I want him to learn it
0:58:33 in a very stark way is like learn the scarcity and the value of $1.
0:58:36 And I think the only way to do that is to experience it firsthand.
0:58:40 So when he was born nine years ago, I wrote him a little letter and I published this on
0:58:40 a blog.
0:58:44 And one of the things I said was, I hope you’re poor one day.
0:58:50 And I said, not, not struggling, not broke, but I hope the only way to understand the
0:58:52 value of a dollar is to experience the power of its scarcity.
0:58:58 And I hope there’s a, there’s a period when my wife and I are able to say like, look, like
0:58:59 you’re, you’re never going to fall flat on your face.
0:59:00 You’re not going to be homeless.
0:59:06 You’re always going to have good healthcare, but I hope you’re able to experience the scarcity
0:59:06 of a dollar.
0:59:07 So you value it.
0:59:08 I did.
0:59:13 My parents taught me that in a way that they didn’t need to, but they let me be poor for a
0:59:14 while.
0:59:18 And most people will experience it because they, they, they have, that’s a, that’s a
0:59:19 situation they’re in.
0:59:23 So that, that’s one thing I think about of, and I think quite actually quite a few families
0:59:27 deal with that is like, how can you help your kids?
0:59:28 And it goes beyond money.
0:59:33 This is on, you know, so many, the, the, the helicopter parent era is I want to protect
0:59:36 you from downside at all costs, emotional downside.
0:59:43 And, and I think money is one of many topics in which you’re going to learn the best by experiencing
0:59:43 the downside.
1:00:42 Thank you.
1:01:12 Thank you.
1:01:15 Thank you.
1:01:45 Thank you.
1:01:47 Thank you.
1:01:49 Thank you.
1:01:51 Thank you.
1:01:53 Thank you.
1:01:55 Thank you.
1:01:55 Yes, absolutely.
1:01:56 The world has changed.
1:01:56 Yeah.
1:02:02 I think what Scott Galloway recently said that like a really aspirational definition of manhood
1:02:06 is wanting to procreate, provide and protect.
1:02:09 You want to have kids and you desperately want to provide for your family and protect your
1:02:10 family.
1:02:14 And I do think that there are, yeah, there’s men all over the world to a higher degree than
1:02:16 there’s ever been that feel like those three things are out of reach for them.
1:02:20 And because of this, a lot of people get involved in get rich quick schemes.
1:02:20 Yes.
1:02:23 Crypto coins, meme coins, all this stuff.
1:02:25 Daniel Kahneman, the great psychologist, passed away last year.
1:02:26 He had a saying.
1:02:31 He was like, when all of your options are bad, you become very risk taking because you have
1:02:32 nothing to lose kind of thing.
1:02:38 So whenever you see people participating in get rich quick schemes, you know it’s because
1:02:41 they feel like all their options are bad.
1:02:46 If you knew, if you believed that if you could go to college and learn a school, or not go to
1:02:51 college, but if you can go learn a skill and go work hard and earn a stable paycheck to provide
1:02:56 for your family, 99 out of 100 men are to say, that’s the one I want.
1:03:00 But if you believe, whether it’s true or not, if you believe that that option is not available
1:03:04 to you, you’re like, let’s throw it all on this new coin kind of thing.
1:03:07 And so I think you see that quite a bit.
1:03:11 There’s a lot of things in life where you see people making bad decisions or what you think
1:03:15 are bad decisions, and it’s easy to mock them or look down upon or just say they’re idiots.
1:03:21 But like deep down, there’s always a reason that is kind of, there’s a deeper reason why
1:03:21 they’re doing it.
1:03:26 And for a lot of these things with financial risk taking, it’s like a lack of, not necessarily
1:03:30 a lack of self-esteem, but a lack of self-confidence in their ability to earn a
1:03:33 good, dignified, stable wage to provide for their family.
1:03:35 Testosterone plays a role, though, no?
1:03:41 Because when we think about who becomes gambling addicts and who takes the biggest risks with
1:03:43 finances through history, it’s often men.
1:03:47 Women do seem to be generally better with managing money than men.
1:03:48 Yeah.
1:03:54 With men, what a lot of it is, is the inability to say that’s enough, particularly with the
1:03:55 risks that they’re taking.
1:03:58 So you see this with a lot of hedge funds.
1:04:02 Hedge funds are just giant investing pools of money of like rich people on Wall Street
1:04:02 managing money.
1:04:07 They have quite a long history, not lots of them, but quite a long history of them blowing
1:04:07 up.
1:04:14 And it’s because this very smart, genius, billionaire Wall Street trader who has a PhD from
1:04:17 MIT could not say that was enough.
1:04:19 They kept taking more risk, more risk, more risk until it blew up.
1:04:26 And we definitely see with women managing money that they tend to not earn as high returns on
1:04:30 any given year, but they don’t blow themselves up, so to speak, financially.
1:04:34 So they’re like men are much more willing to swing for the fences and women are much more
1:04:38 willing to say, I’d like to just take a calm, casual swing, but I want to keep it going for
1:04:39 a long period of time.
1:04:42 Now, who’s going to do better over the course of a lifetime in that situation?
1:04:46 Your book profiles a few scenarios of who does better over a lifetime.
1:04:50 And although I read your book, I think it must have been four years ago, I will always
1:04:51 remember reading a story about it.
1:04:53 I think it was like a stockbroker that you write about in your book.
1:04:54 It was Jesse Livermore.
1:04:55 Tell me that story.
1:05:02 Jesse Livermore was a trader, a Wall Street stock trader about 100 years ago, did most of
1:05:04 his work in the early 1900s through about the 1920s.
1:05:09 And he was the best in the world at getting rich.
1:05:12 And he had no ability whatsoever to stay rich.
1:05:17 I think he became the equivalent of a billionaire adjusted for inflation four separate times
1:05:18 and went bankrupt four separate times.
1:05:22 He eventually, at his end, committed suicide when he went broke for, I think, the fifth time.
1:05:27 And in between there, he would become literally the richest man in the world at one point.
1:05:30 But he had no ability to say, that’s enough.
1:05:33 So when he was the richest man in the world, he kept taking more risk, more risk, more risk,
1:05:34 and then it blew up.
1:05:37 And he did it over and over and over and over again until he eventually killed himself.
1:05:48 It’s an amazing story because punctuated through his story of failure and bankruptcy and eventual
1:05:53 suicide is a level of success that Steve Jobs could not even fathom.
1:05:58 No one in history, I think, was better at getting rich than he was.
1:06:00 And he could not keep it.
1:06:05 And for most people, a much better situation, of course, is you don’t need to become the richest
1:06:06 person in the world.
1:06:09 You can just make a modest amount of money that’s going to support you and your family,
1:06:11 but keep it.
1:06:14 Don’t keep taking more risks that’s eventually going to blow it up.
1:06:14 Just keep it.
1:06:15 And it’s OK.
1:06:16 What do you think of crypto?
1:06:17 I don’t own any.
1:06:20 So maybe that’s the summary of how I feel about it.
1:06:27 But I also think the only take that I’ve had on it is like, if you don’t think that some
1:06:31 of it is inspiring, then you’re not paying attention.
1:06:36 But if you don’t think that 99% of it is a joke, then you’re not paying attention.
1:06:39 And I say that because most people are one or the other.
1:06:43 The other thing, the whole thing is a scam and they don’t understand any of it.
1:06:43 It’s a bubble.
1:06:44 It’s going to burst.
1:06:47 Or it’s literally the greatest invention of human history.
1:06:52 And I think whenever there’s a new technology, you’re likely to get like those extreme, one
1:06:52 of those camps.
1:06:58 But also in the history of technology, what you would see is that 99% of the new players,
1:07:02 the new companies, the new products won’t exist in 10 years.
1:07:07 And a couple of them will turn into Ford or Microsoft or whatever it might be.
1:07:08 That’s always been the case.
1:07:15 So you can’t envision a world in 20 years in which crypto is not having a big part of the
1:07:15 global economy.
1:07:21 And I also think you cannot envision a world in which in 20 years, 99% of what exists today
1:07:22 doesn’t exist anymore.
1:07:25 Yeah, I have owned Ethereum for a long time.
1:07:30 And more recently, I just changed it all into Bitcoin because I think Bitcoin is the safest
1:07:30 bet.
1:07:33 So it seems to be where institutional money has gone to.
1:07:35 And I’m doing the same thing as you.
1:07:37 I’ve never like traded coins in my life or anything.
1:07:42 But I think most of it is probably going to zero, as we’ve seen.
1:07:48 But I think Bitcoin feels like the place that the market has decided will be the stablest.
1:07:51 But yeah, it’s not contradictory.
1:07:55 In history to say that this new technology will change the world forever.
1:07:59 And at the same time, you’re probably not going to make that much money on it.
1:08:03 The best example of that were the railroads, which was probably the most transformational
1:08:04 new industry in US history.
1:08:08 Like to have a railroad going from the East Coast to the West Coast, that changed everything
1:08:10 in such a profound way.
1:08:15 And the vast majority of railroad investors lost all their money.
1:08:16 So you could get it right.
1:08:18 This is going to change the world forever.
1:08:20 It does not mean that you’re going to make that much money on it.
1:08:24 And that’s not to say that most crypto investors…
1:08:27 No, actually, I would say it’s almost certain that most crypto investors will not make that
1:08:27 much money.
1:08:30 That’s pretty standard historical.
1:08:32 The other thing is in cars.
1:08:36 In the early 1900s, there were 2,000 car companies in America.
1:08:39 And 1,997 of them went bankrupt.
1:08:41 You ended up with GM, Ford, and Chrysler.
1:08:42 The rest virtually disappeared.
1:08:47 So it’s always the case that in a new technology that changes in the world, there’s a big gap
1:08:50 between this is going to change the world and everyone’s going to get rich on this.
1:08:56 One of the things that made me question my hypothesis on crypto was Google released this
1:08:56 new computer.
1:08:58 I don’t know if you saw it called Willow.
1:08:59 The quantum computer?
1:08:59 Yeah.
1:09:02 That can crack in theory in the future.
1:09:06 I’ve talked to people about this, that you can’t believe in crypto and quantum at the
1:09:07 same time.
1:09:12 People who are much smarter than me say that’s not the case, that you can augment the system.
1:09:13 I don’t really understand it.
1:09:15 But people who are much smarter than me say they’re not worried about it.
1:09:19 Google built a powerful new computer called Willow that uses quantum technology.
1:09:23 Some people worry it could one day hack Bitcoin by breaking its security system.
1:09:26 But right now, Willow isn’t strong enough to do that just yet.
1:09:31 And they pose that quantum computers may well become strong enough that they’ll be able
1:09:34 to hack Bitcoin’s system that keeps it safe.
1:09:34 Right.
1:09:37 Because there is a certain amount of compute that could affect-
1:09:40 That doesn’t exist right now, but to put in the future with quantum computers.
1:09:40 Right.
1:09:45 So like all assets, I mean, if you look back through history, we’ve used different things
1:09:46 as stores of value.
1:09:46 Yeah.
1:09:51 And many of those things, whether it’s the tulips or whatever else, aren’t our current
1:09:52 store of value.
1:09:56 So it’s conceivable to think that Bitcoin as a store of value does have a shelf life.
1:09:56 Yes.
1:09:59 But that’s, I mean, of course that could be the case.
1:10:02 I mean, gold, which has been a store of value for thousands of years, has gone through
1:10:08 periods where it surged and then fell 90% and sat there for 20 years, you know, kind
1:10:08 of thing.
1:10:16 So even when you have something that is a historic, like, you know, very objective store of value,
1:10:19 that doesn’t mean that you know what the price is going to do next month or next year or even
1:10:20 the next 10 years.
1:10:21 That’s a totally different thing.
1:10:24 When you look at all these people through history that have made money, lost money,
1:10:29 et cetera, generated great wealth, are there like certain strategies they’ve deployed?
1:10:32 Because when I think of like Warren Buffett, I’m like, okay, so he like compounded for like
1:10:34 80 years, blah, blah, blah, invested.
1:10:35 He was an investor.
1:10:37 Then you’ve got this other strategy, which might be entrepreneurship.
1:10:38 Yeah.
1:10:43 Some incredible company like Elon Musk making SpaceX or Tesla.
1:10:48 Do you have it distilled down into a set of different strategies that are often deployed
1:10:49 to equal wealth?
1:10:55 I think if there’s one big one that is applicable to ordinary people, you know, you can come up
1:10:58 with like different marketing things, but like that’s not going to apply to me or you.
1:11:02 One thing that sticks out that is a common denominator that virtually everyone listening to this could
1:11:08 learn from is they were way more patient and had way more endurance and kept it going for longer
1:11:09 than anyone else.
1:11:11 David Senra, who’s a great podcaster, right?
1:11:13 So he has a podcast called Founders.
1:11:14 He said this one time.
1:11:19 He was like, he hears from entrepreneurs who are like, man, I listened to your podcast.
1:11:20 I’m a founder.
1:11:23 I have a company and I’m going to sell my company next year.
1:11:24 I’m going to do it.
1:11:25 I’m going to sell it to Google.
1:11:30 And David’s like, did you learn anything from the historical entrepreneurs of Rockefeller
1:11:32 or Steve Jobs or Bill Gates?
1:11:34 Those people ran their companies for 50 years.
1:11:37 They ran their companies until they died kind of thing.
1:11:40 These are not people who are looking to be like, I’m going to create a company and then sell
1:11:41 it.
1:11:42 I’m going to start another company and then sell it.
1:11:44 They keep it going for as long as they possibly can.
1:11:47 The big wealth usually does not come.
1:11:51 It almost never comes from like a great idea that there’s surges out of the middle of nowhere.
1:11:56 It’s usually like a pretty good idea that you can keep going for 40 years or 50 years.
1:11:58 That’s where the big money comes from.
1:12:04 If Rockefeller, I wrote this in the book, 99.9% of Warren Buffett’s net worth was accumulated
1:12:06 after his 60th birthday.
1:12:13 So when Warren Buffett was 60, he was worth $2 billion, like an incredible amount of money.
1:12:19 He could have sold then and sold everything and retired and had an absolutely amazing life.
1:12:24 The reason that he has accumulated, if you count the money he’s given away, $250 billion is because
1:12:25 he kept it going.
1:12:27 So now he’s 93 years old and he’s still going.
1:12:33 You know, Bill Gates could have sold Microsoft in the 1970s and made $10 million and had a great
1:12:36 little life, but he kept it going and kept it going.
1:12:42 Yahoo offered Mark Zuckerberg a billion dollars cash and he was like 19 at the time.
1:12:44 And he said, no, I’m going to keep doing this thing.
1:12:49 That’s the common denominator that ordinary people can learn from is like endurance and longevity
1:12:51 is usually where the big wealth is made.
1:12:52 Endurance.
1:12:53 Keep it going.
1:12:55 Endurance is hard.
1:12:56 Yeah.
1:13:03 Larry Ellison, who is the founder of Oracle, did an interview in the 1990s and they asked
1:13:06 him about Bill Gates, who was a friend but also rival back then.
1:13:11 And Larry Ellison was like, the secret to Bill Gates, yes, he’s very smart, but there’s a lot
1:13:12 of smart people out there.
1:13:15 And he was like, no offense, but there’s a lot of people smarter than Bill Gates out there.
1:13:18 But nobody has more endurance than Bill Gates.
1:13:20 He will outwork you every single time.
1:13:24 You cannot, he’ll keep it going for as long as he needs to keep it going to beat you.
1:13:26 And that’s his, that’s his skill.
1:13:27 It’s not intelligence, it’s endurance.
1:13:31 On this point of perseverance, why is perseverance so key?
1:13:34 Like if we break it down into what, what’s actually happening when you persevere?
1:13:36 I think it’s two things.
1:13:39 It’s one, in any endeavor that’s going to pay off, it’s going to be difficult.
1:13:44 It’s going to be, there’s going to be more roadblocks and speed bumps and collapses than
1:13:44 you want.
1:13:45 It’s absolutely inevitable.
1:13:51 The unofficial model at, at NVIDIA, the giant chip company is one of the most valuable companies
1:13:55 in the world is we are always 30 days from going out of business.
1:14:01 Now they’re not, it’s one of the most successful companies in the world, but they understand what
1:14:04 is true for every business, which is that business is hard.
1:14:06 Like every business is a knife fight.
1:14:09 Every company that you own or start is going to be very difficult.
1:14:11 And you need the perseverance to get through that.
1:14:12 That’s one element.
1:14:14 The other is compound interest.
1:14:15 That’s what builds wealth.
1:14:22 What compound interest is and why it is so powerful, like the people who get rich from it
1:14:24 are not the people who earn very high returns.
1:14:28 It’s people who earn good returns for a long period of time.
1:14:34 Like all compound interest is, it’s like, it’s, it’s returns to the power of time.
1:14:38 And if you remember like eighth grade math, that exponent, like time, that’s doing all the
1:14:39 heavy lifting in there.
1:14:45 And so in investing, if you can be good, merely good, if it were, if you can just be average
1:14:48 for an above average period of time, you do phenomenal.
1:14:52 And this is where, this is like the most misunderstood thing about investing.
1:14:54 Most investors are like, how do I earn the highest returns?
1:14:59 I want to make the best investments, highest returns, and you can do well doing that.
1:15:03 You’re much more likely to do well if you’re like, Hey, I just want average returns, but
1:15:07 I want to be so durable and have so much endurance that I can earn average returns for 40 years.
1:15:11 And if I can be average for 40 years, I’m going to end up in the top 1%.
1:15:13 How do you make that real for someone listening?
1:15:17 Who’s making, you know, a thousand dollars a month disposable income.
1:15:20 So they’ve got a thousand dollars to play with a month, potentially.
1:15:24 How do, like, how, if they’ve never heard about this, this idea of compounding interest before
1:15:31 and the magic that it can create if left to its own devices for a long enough period of time,
1:15:34 what is the like simple way to show them the power of it?
1:15:40 So take index funds, which are just a very simple collection of businesses at a very low fee.
1:15:45 You can buy one stock, but it’s a collection of hundreds and hundreds of different businesses.
1:15:49 You own Apple and Amazon and Coca-Cola, you own all the companies in the world.
1:15:54 And so it’s the most boring, bland, average way to invest.
1:16:00 If you invest in that in a very simple way, and you do that consistently for 20 or 30 years
1:16:04 with no skill, with no expertise, where you’re not getting stock tips from anyone,
1:16:06 it’s the most boring way to invest.
1:16:10 If you do it consistently for 30 years, you will almost certainly end up in the top 1% of investors.
1:16:14 You almost certainly beat literally 95% of Wall Street pros.
1:16:18 who were trying to outsmart the market, trying to outwit the market,
1:16:20 and were unable to keep it going for 30 years.
1:16:24 And so this is where if you can just be average for an above average period of time,
1:16:25 you’ll be amazing.
1:16:30 I mean, it’s probably similar in health that like, if you want to be healthy, yes,
1:16:32 you can go out and become the best bodybuilder in the world,
1:16:35 the best marathon runner in the whole world.
1:16:41 But actually, if you just work out just like modest workouts a couple times a week for 30 years,
1:16:43 you’re going to be one of the healthiest people in your town.
1:16:47 If you can work out two or three times a week for 30 years consistently,
1:16:50 and eat a good diet consistently for 30 years,
1:16:51 you’ll be one of the healthiest people that you know.
1:16:53 And it’s the same in investing.
1:16:57 It’s like the people who do the best are not the geniuses.
1:17:00 It’s the people who are ordinary for a very long period of time.
1:17:04 I was thinking about a very simple example.
1:17:08 So there’s a coffee in my cup today, and the coffee might cost $5.
1:17:14 Now, with the laws of compounding returns, if I don’t have that coffee today,
1:17:23 in 40 years, if I got 8%, which is, I think the S&P 500 gives about 8%,
1:17:29 then in 40 years’ time, instead of the coffee that I had every day,
1:17:35 with an 8% interest return, I would have $440,000.
1:17:37 If you did a coffee every day.
1:17:37 Yes.
1:17:38 Yes.
1:17:39 Assuming the coffee costs $5.
1:17:40 Now, I like coffee.
1:17:41 You do too.
1:17:45 I don’t want people to listen to that and say, I should stop drinking my coffee.
1:17:46 But it’s a powerful example.
1:17:52 There’s a book called The Snowball, which is kind of the most detailed biography of Warren Buffett.
1:17:57 And it would talk about how when he was on his adulthood, he wouldn’t want to get haircuts.
1:18:01 Because in his mind, a haircut would cost $10,000 because it was a $2 haircut.
1:18:06 But if he invested that money in the way that he knew he could and leave it alone for 50 years,
1:18:09 whatever it would be, he didn’t want to get a car wash because he would tell his wife,
1:18:11 he’s like, that’s a $5,000 car wash.
1:18:12 She’s like, what do we mean?
1:18:12 It costs a dollar.
1:18:13 No, no, no.
1:18:15 But if I invest that money and leave it alone.
1:18:22 So he was always thinking about not what something costs today, but what he could grow that money into in the future.
1:18:24 I was just thinking about Warren Buffett getting his haircuts.
1:18:26 So I thought, how old is Warren Buffett now?
1:18:26 He’s 93.
1:18:36 Okay, so let’s say for 80 years, if Warren Buffett didn’t get, say, a $5 haircut and instead put it somewhere in the S&P 500, an index fund,
1:18:45 which, by the way, you can invest in on your phone, 80 years later, Warren Buffett would have $10.3 million.
1:18:46 That’s it.
1:18:54 And that’s why he’s worth a quarter trillion dollars today is because you go through 90 years of thinking like that and it really adds up.
1:19:00 Now, you always have to preface this by being like, please drink your coffee and get a haircut.
1:19:01 It’s always a balance.
1:19:09 But also understand how incredible it can be by putting away, doing very ordinary things for a long period of time can lead to magic.
1:19:10 It is magic as well.
1:19:12 That’s such a perfect word for it because it seems…
1:19:14 It’s magic because it’s not intuitive at all.
1:19:15 Yes.
1:19:16 You don’t understand it.
1:19:17 You’re like, wait, what?
1:19:20 I can’t understand how a haircut can turn into $10 million.
1:19:22 It’s not intuitive.
1:19:27 There’s a great example from my friend, Michael Batnick.
1:19:31 He said, if I ask you, what is 8 plus 8 plus 8 plus 8?
1:19:33 You can figure that out in your head quickly.
1:19:36 But if I said, what is 8 times 8 times 8 times 8 times 8 times 8?
1:19:37 Forget about it.
1:19:37 Can’t do it.
1:19:39 We’re not made to think exponentially.
1:19:43 We’re not meant to think in multiplicative terms.
1:19:44 Because nothing was exponential.
1:19:46 Once upon a time.
1:19:47 That’s largely true.
1:19:47 Yeah.
1:19:49 I mean, I can’t think of anything that was really exponential before.
1:19:50 Yeah.
1:19:52 I’m sure we can come up with a couple of examples in nature and whatnot.
1:19:55 There’s lots of compounding in nature.
1:19:57 And that’s kind of the core of evolution.
1:19:59 It’s like things building upon each other over time.
1:20:01 Yeah, maybe brushing your teeth or decay.
1:20:02 Yeah.
1:20:02 Yeah.
1:20:07 But, you know, certainly the stock market is the most pertinent example in most people’s
1:20:07 lives.
1:20:10 But there’s also a lot of like bad habits compound.
1:20:12 You know, smoking one cigarette is not that big a deal.
1:20:15 Smoking one cigarette every day for 30 years, big deal.
1:20:17 Smoking two packs a day for 30 years, big deal.
1:20:21 So there are things that like in small doses, they’re not that big a deal.
1:20:26 But if you do them consistently for a long period of time, it leads to negative magic.
1:20:30 So what’s your view then on saving money?
1:20:35 You’re working on a book currently, which is being released in October this year called The
1:20:36 Art of Spending Money.
1:20:36 Yeah.
1:20:38 What’s your view on saving money?
1:20:40 You told me to have the coffee, cut my hair.
1:20:40 Yeah.
1:20:48 I view savings as, well, one thing is most people view saving money as like, as idle savings.
1:20:51 Like, if you’re not spending it, it’s just sitting in the bank doing nothing.
1:20:53 And it’s just kind of, it’s just wasted money sitting there.
1:20:55 I’ve never viewed it like that at all.
1:20:59 I view savings as little tokens of independence.
1:21:04 And every dollar that I save is a little piece of my time in the future that I own and
1:21:04 I control.
1:21:07 It’s just deferred spending.
1:21:08 And I view that as independence.
1:21:13 So like, so if you have a lot of savings, it’s not just like hoarding money and I’m not going
1:21:14 to do anything with it.
1:21:16 And it’s not even that I’m saving this money so that I can spend it in the future.
1:21:21 If I save a dollar today, I have a dollar more independence today.
1:21:23 I benefit from that today, right now.
1:21:25 Like I feel more independent because of it.
1:21:27 And I am more independent because of it.
1:21:32 So I view, again, my top financial goal by far, and I think this is true for most people,
1:21:35 whether they know it or not, what they really want out of money is independence
1:21:40 and autonomy and just being able to do things on their own terms, live the life that they
1:21:41 want to live.
1:21:45 And I view the oxygen of independence is savings.
1:21:47 And what’s the opposite of that?
1:21:47 Is it debt?
1:21:48 Yes.
1:21:48 Yeah.
1:21:50 Debt is a piece of your future that somebody else owns.
1:21:52 It’s the polar opposite of it.
1:21:56 When you go into debt, you’re saying three years from now, this company owns a part of
1:21:57 my time.
1:21:58 They own my labor in the future.
1:22:00 And savings is the opposite.
1:22:01 Savings is in the future.
1:22:03 I have this stored up.
1:22:05 I have this consumption stored up in the future.
1:22:06 I can do whatever I want with it.
1:22:09 I think, you know, you’ve written a book called The Psychology of Money.
1:22:12 But as you were talking there, I was thinking, gosh, this is all psychology again, because
1:22:15 at the heart of this, we will have our own unique relationship with money.
1:22:16 Yeah.
1:22:19 And there’s lots of people that won’t even look at their own bank statements.
1:22:22 They won’t look at their own Revolut or Monzo app in the morning.
1:22:26 They avoid their credit cards in terms of like their credit card statements.
1:22:32 And to even start talking about these subjects of saving and spending, we probably need to preface
1:22:35 it with some kind of like mindset or mentality towards your relationship with money.
1:22:35 Yeah.
1:22:40 I think the most important is there are two topics in life that will impact you, whether
1:22:41 you like them or not.
1:22:43 That’s health and money.
1:22:47 It doesn’t matter if you’re not interested in those topics.
1:22:49 Those topics are interested in you and they will impact your life.
1:22:55 You can have a wonderful life not knowing anything about chemistry or meteorology if you
1:22:55 don’t care about those topics.
1:22:58 You cannot have a good life if you don’t care about money and health.
1:23:01 And that’s true for everybody everywhere.
1:23:05 And so I think everyone has an obligation to understand their own relationship with money.
1:23:08 Now, some people are going to be, you know, fanatics about it.
1:23:12 And other people just view money as just kind of like a necessary tool that they need to get
1:23:13 through life.
1:23:18 But you have to understand how it works and what it’s doing to you financially and psychologically.
1:23:25 And so much of modern ills have to do with envy, jealousy, feel like you’re falling behind
1:23:26 relative to other people.
1:23:28 The core of that is usually financial.
1:23:32 And so even if you’re not the kind of person who’s like, I don’t care about the stock market
1:23:34 and like, I don’t really care that much about money.
1:23:35 I like having fun with my friends.
1:23:36 That’s great.
1:23:41 But there is a huge component of sociology and just what’s going on in the world all the
1:23:43 time that is financial.
1:23:47 And I think money is like such an interesting window into people’s lives.
1:23:52 You can learn so much about somebody if you understand what they do with their money,
1:23:55 how they think about money, how much they talk about money, how much they want to show
1:24:00 off, how much, how much attention they’re putting into their clothes and their cars and their
1:24:02 jewelry to show other people how much money that they have.
1:24:05 You learn so much about someone’s psychology.
1:24:10 You know, if I learned about your politics, I don’t know what they are, but if I learned
1:24:11 about your politics, I might learn something about you.
1:24:14 But if I sat down and I said, tell me everything about your money.
1:24:16 Tell me how much you make, how much you spend.
1:24:17 What do you value?
1:24:17 What do you want to do?
1:24:19 I learned so much about your personality.
1:24:25 In your work on the psychology of money, how much did you think about trauma as a protagonist
1:24:27 in the story of one’s financial relationships?
1:24:28 I think less about trauma.
1:24:29 That’s a component of it.
1:24:34 But more so, it’s just that we are all prisoners of our unique past, no matter what that is.
1:24:36 That’s trauma for a lot of people, different forms of trauma.
1:24:39 But you grew up in a different country than I did.
1:24:42 You have different parents than I do, different values.
1:24:44 We’re slightly different ages.
1:24:47 And so you saw a different side of the world than I did.
1:24:49 And that taught you different values.
1:24:51 It taught you to aspire to different things than I did.
1:24:54 And you and I, in a lot of ways, are a lot alike.
1:24:59 I think if we sat down and talked about broader topics, we’d agree on 90% of things.
1:25:00 But we are different.
1:25:06 And so we shouldn’t pretend that what I want to do with my money is what you should do.
1:25:11 And I think a lot of times when people argue about money and they’re like, oh, you’re investing
1:25:14 wrong or you’re spending, you’re not spending enough.
1:25:15 You’re spending too much.
1:25:17 It’s not actually people disagreeing with each other.
1:25:21 It’s people who came from very different backgrounds talking over each other.
1:25:24 And they just have different aspirations for what you should want to do.
1:25:28 So everyone is so different and they’re a prisoner of their past.
1:25:32 My brother-in-law is a social worker.
1:25:35 I may have brought this up when the first time I was on your podcast, but I think about it all
1:25:36 the time.
1:25:41 And in social work, when you’re working with very disadvantaged kids, a lot of those kids
1:25:44 who are homeless and foster children behave very poorly at school.
1:25:45 They do very poorly.
1:25:47 Their grades are terrible in school.
1:25:48 They’re always getting in fights.
1:25:52 And he said, as a social worker, he said, we have a saying in social work.
1:25:54 It is all behavior makes sense with enough information.
1:25:59 So you look at this child who is getting into fights on the playground and failing all of
1:26:00 his classes.
1:26:02 And it’s easy for the teacher to be like, what’s your problem?
1:26:04 This is not that hard.
1:26:04 Just behave.
1:26:05 Just stop doing this.
1:26:07 And then you look at what that kid’s going through at home.
1:26:09 Maybe their parents are beating them.
1:26:11 Maybe they’re foster children.
1:26:12 They’re orphans.
1:26:15 Once you piece together what’s going on in their life, you’re like, I kind of understand
1:26:18 all behavior makes sense with enough information.
1:26:23 And I think you can apply that to a lot of areas in life, money especially, where you’re
1:26:26 like, you see someone driving a yellow Lamborghini.
1:26:28 There’s a story there about someone’s past.
1:26:33 I’m not judging it, but there’s a story in there of someone being like, I want people to
1:26:35 know how much money I made.
1:26:38 And it’s not a criticism, but there’s a story.
1:26:43 There’s something that happened in your life that led you to there.
1:26:48 And we all have, that’s not a criticism because I have bits of my past that influence
1:26:50 how I manage money today too.
1:26:52 So just recognizing that there’s no one right answer.
1:26:56 In math, two plus two is four for me and you.
1:26:56 There is a right answer.
1:26:57 Money’s not like that.
1:27:02 We’re all just kind of trying to figure out what works given the lens that we see the world
1:27:02 through.
1:27:07 This is a bit of a bizarre question, but it had me thinking as you’re speaking about mortality
1:27:15 as it relates to money, because one of the perspectives on money is, you know what I mean?
1:27:15 I’m only going to live once.
1:27:18 So I might as well have a good time.
1:27:23 I think I definitely have more of a bias in that direction, although I’m not fully in that
1:27:23 direction.
1:27:27 And my brother, who’s a year older than me, that went as one that gave me your book and
1:27:31 has worked as a stockbroker, an actuarial scientist.
1:27:36 At 12 years old, he was budgeting his pocket money on an Excel document, whereas I was just
1:27:37 spending, spending, spending.
1:27:40 And he thinks much more long term.
1:27:43 He’s like investing in his pension at 21.
1:27:49 Whereas I was like at the casino, not the literal casino, a figurative casino.
1:27:51 I was taking bigger risks and just rolling the dice.
1:27:57 And my somewhat illogical way of rationalizing my behavior and not investing as much in my
1:28:00 pension was, I’m only going to live once anyway.
1:28:02 So I might as well just enjoy my life.
1:28:06 And when we talk about the coffees and saving and all this stuff, a lot of people will be
1:28:08 thinking, yes, but compounding is fine.
1:28:10 But I want to enjoy life.
1:28:10 Enjoy life.
1:28:11 I think about a thing.
1:28:15 When I was in my early 20s at this point, and I met, there was a co-worker of mine, and
1:28:17 he was, I don’t know, 10 years older than me.
1:28:23 And he had $25,000 of credit card debt, which I could not fathom at the time.
1:28:28 That was such an incomprehensible amount of credit card debt that he was paying 17% interest
1:28:28 on.
1:28:33 And at the time, I just thought, and all the debt came from trips that he had taken.
1:28:36 He traveled Europe and traveled through Asia and had a great time doing it, but he put
1:28:36 it all on his credit card.
1:28:41 At the time, I remember thinking, you idiot, do you understand what this is going to do to
1:28:41 your future?
1:28:44 And then he died when he was about 32.
1:28:45 Wow.
1:28:49 And then I remember thinking like, I’m so glad you took those trips.
1:28:53 I’m so glad you went into that credit card debt because the truth was that at age 32,
1:28:57 he had seen more and done more than most people would at age 62.
1:29:01 And so I think about that a lot of like, it’s always a balance.
1:29:07 And the truth is that you and I don’t know, are we going to live until we’re 110 or die
1:29:07 tomorrow?
1:29:08 Nobody knows, of course.
1:29:13 One thing I think a lot about as a parent is that I’ve been a big saver my entire life.
1:29:18 Since I got my first job at age 16, I’ve saved the majority of what I’ve made in every job
1:29:19 that I’ve ever been in.
1:29:23 And it would be easy to look at someone like me and say, Morgan, if you were on your deathbed
1:29:28 tomorrow, you’d probably regret the vacations you didn’t take and the dinners you didn’t
1:29:28 have, right?
1:29:29 You’d regret that.
1:29:31 My answer is absolutely not.
1:29:36 Because if I was on my deathbed tonight, I would take so much joy knowing that my wife
1:29:38 and kids are going to be okay because of what I saved.
1:29:45 That would be the worst situation I would be in is on my deathbed and looking at my wife
1:29:47 and kids and knowing you guys are screwed.
1:29:50 I’m leaving you dead, you know?
1:29:53 And so, but that might change as I get older.
1:29:58 And so when my kids are hopefully financially self-sufficient, will I still think that?
1:30:04 You know, will I still have that need to be like, I need to work and save to provide for
1:30:04 my young kids?
1:30:06 That’s not going to last forever.
1:30:07 So it’ll change throughout your life.
1:30:10 That is literally the worst thought in the world, isn’t it?
1:30:14 To think that you could be on your deathbed and look over at your family and know that they’re
1:30:18 about to struggle with bills and with food, and they’re probably going to have to sell
1:30:22 the house and their lifestyle is completely going to change when you go.
1:30:25 I don’t even have kids yet, but I was just thinking about my partner.
1:30:28 There’s no worse nightmare than that.
1:30:32 I think there’s an opposite of that, which is in several of the books and studies that
1:30:37 have been done on dying, you know, there are quite a few people who have very peaceful
1:30:40 deaths, people who know they’re going to die of terminal illness, and they’re pretty
1:30:41 much at ease with it.
1:30:44 And when you dig into like, what is those people’s psychology?
1:30:46 How do you know you’re going to die in six months?
1:30:47 And you’re kind of at ease with it.
1:30:53 One of the big factors is knowing that your family is going to be okay without you because
1:30:58 they are sufficient and they don’t rely on you for wisdom and advice as much as they can
1:30:59 take care of themselves.
1:31:05 But the opposite, if you’re on your deathbed and you’re like, my children, my spouse is going
1:31:07 to have a real hard time without me.
1:31:09 That is, that’s the most painful thing you can imagine.
1:31:14 I could also imagine that one of the great regrets one might have on their deathbed is
1:31:15 just not having lived.
1:31:19 Because I was thinking about, I sometimes ponder, if I die now, how would I feel?
1:31:23 Like if I was given a diagnosis, God forbid, how would I feel?
1:31:26 And I feel like I’ve really gone for it with my life.
1:31:27 Yeah.
1:31:30 I feel like I’ve traveled, I’ve seen things, I’ve done things, I’ve met people, I’ve lived.
1:31:35 So there’s a certain feeling of, there’s a certain smile on my face or gratitude when
1:31:37 I think about this being the end.
1:31:38 Yeah.
1:31:40 So it’s a balancing act, isn’t it?
1:31:42 Between like, I guess you could do both.
1:31:43 Between the two.
1:31:47 Between my friend who buried himself in credit card debt, even though I’m glad, like I’m glad
1:31:51 he did it given his short life versus the people who save everything for the end.
1:31:57 David Cassidy, who’s a very famous childhood actor and had an incredible acting career.
1:32:00 He died, I don’t know when he died, 10 years ago, 15 years ago, whatever it was.
1:32:04 His last words were, so much wasted time.
1:32:06 Those are his last words.
1:32:11 And like, you think about, and this is someone who was like very rich and famous, had like
1:32:12 a very enviable life.
1:32:17 And you can’t think of sadder last words than so much wasted time.
1:32:23 And I think like, no matter, this is like the Jeff Bezos philosophy on business was, he
1:32:28 started Amazon because he was trying to imagine himself at age 90, looking back and having
1:32:29 the fewest regrets.
1:32:33 He was like, that should be your framework for life, is that when you’re on your deathbed,
1:32:34 you have the fewest regrets possible.
1:32:39 And he did it because he was like, if I don’t start Amazon, I’m going to regret it.
1:32:42 But if I do start Amazon and it fails, I won’t regret that.
1:32:45 So just understanding, like, I think that’s a good philosophy.
1:32:51 That’s probably the broadest definition of risk, is understanding what you’re likely to
1:32:52 regret in the future.
1:32:55 And I don’t think anyone has a perfect calibration on that.
1:32:59 Like, there’s a good chance that, heaven forbid, if you did get a diagnosis tomorrow, as you
1:33:03 just said, that yes, you would look back and say, man, I really went for it.
1:33:08 But you also might look back and be like, man, and not you individually, but any of us would
1:33:11 look back and say like, man, I wish I was, I wish I’d done this different.
1:33:12 I wish I was nicer to that person.
1:33:14 I wish I’d called this person more, you know.
1:33:15 Worked less.
1:33:15 Right.
1:33:16 Maybe.
1:33:20 I think Brony Ware found that palliative nurse in Australia, when she interviewed people
1:33:23 in their deathbeds, that like, I wish I’d worked less was super high.
1:33:27 And not a single of those people looking back in those situations on their deathbed, when
1:33:30 they’re 90 years old, will look back and say, I wish I worked harder.
1:33:34 But virtually every one of them will say, I wish I spent more time with my kids.
1:33:35 I wish I spent more time with my family.
1:33:37 I wish I was nicer to myself.
1:33:40 I wish I’d let myself be who I actually was.
1:33:45 I think the top regret of the dying from her work was that I wish I’d lived a life more true
1:33:48 to myself, which I kind of interpret as like, I wish I’d done something else.
1:33:51 And this gets back to the Chuck Feeney idea of the billionaire who said, I don’t want to,
1:33:52 I want to live my way.
1:33:57 Like being independent is so core to people’s happiness.
1:34:01 And as I said earlier, like we come from different backgrounds, we have different aspirations,
1:34:08 but independence is a very human, natural, universal aspiration to be able to live life
1:34:08 in your own way.
1:34:12 I’m not sure if we talk about this much, but for that person who doesn’t have financial
1:34:18 independence because they’re entrenched with debts and bills and all these kinds of things.
1:34:21 How does one get out of that situation?
1:34:26 Because we can’t necessarily just save our way out of that situation.
1:34:27 Can we?
1:34:27 People do.
1:34:28 It’s difficult.
1:34:33 Because it’s likely that the mindset and psychology that got you there is going to be very difficult
1:34:34 to break.
1:34:35 Extremely difficult to break.
1:34:40 I heard this statistic one time, as this is a completely different topic, but I think
1:34:46 this applies to a lot of things that the statistic that will, is most predictive on whether you
1:34:50 will cheat on your spouse is how many people you slept with before you got married.
1:34:54 The implication being, it’s very difficult to just flip a switch and say, I’m a different
1:34:54 person now.
1:34:59 And I think that that idea can apply to a lot of different things in life.
1:35:04 And the psychology of, I spend way more than I make and I don’t care about money and debt,
1:35:05 debt, debt.
1:35:08 Some people can wake up one day and say, no more of that.
1:35:09 I’m going to run in the other way.
1:35:12 A lot of people find it very difficult to do.
1:35:17 I think one of the hard things about money, it’s hard to admit for a lot of people, but
1:35:22 there’s truth to it, is that on the nature-nurture spectrum, a lot of it does lean towards nature,
1:35:23 that some people are just wired.
1:35:27 Your brother was wired to plan and save, and you were wired to take entrepreneurial risks
1:35:29 in maybe a way that he wasn’t.
1:35:32 And so a lot of it is, yes, you can learn.
1:35:37 Yes, you can learn from others and learn new ideas to think about, but we shouldn’t pretend
1:35:39 that we can fundamentally rewire who we are.
1:35:43 The hardest conversations are often the ones we avoid.
1:35:47 But what if you had the right question to start them with?
1:35:52 Every single guest on The Diary of a CEO has left behind a question in this diary.
1:35:56 And it’s a question designed to challenge, to connect, and to go deeper with the next
1:35:56 guest.
1:35:59 And these are all the questions that I have here in my hand.
1:36:04 On one side, you’ve got the question that was asked, the name of the person who wrote it.
1:36:10 And on the other side, if you scan that, you can watch the person who came after who answered
1:36:10 it.
1:36:15 51 questions split across three different levels, the warm-up level, the open-up level, and
1:36:16 the deep level.
1:36:19 So you decide how deep the conversation goes.
1:36:23 And people play these conversation cards in boardrooms at work, in bedrooms, alone at
1:36:27 night, and on first dates, and everywhere in between.
1:36:29 I’ll put a link to the conversation cards in the description below.
1:36:32 You can get yours at thediary.com.
1:36:38 Just to close off on this point of saving money, are there any tactics or tricks or ways to
1:36:43 think about how to save for those people that might be working in a factory and that don’t
1:36:45 have a ton of excess income every month?
1:36:51 I think if you view savings as I need to save for something in the future, that’s hard for
1:36:51 people to do.
1:36:56 If you have a little bit of a mindset shift and say, I’m going to save so I can become more
1:37:01 independent so that if I lose my job, I don’t have to panic and go find the first one that’s
1:37:01 available.
1:37:03 I can take my time and find another one.
1:37:04 That’s independence.
1:37:08 If you have a medical emergency, you’re going to have some options on how to treat it and
1:37:08 where to go.
1:37:09 That’s independence.
1:37:15 Viewing every dollar that you save as a token of independence, I think is a mindset shift
1:37:19 that makes it a lot easier for people to do versus if they’re just saying, I need to save
1:37:20 to buy a new car.
1:37:24 I asked this because earlier when I looked at the most Googled questions around saving, and
1:37:28 the most popular question is how to save money.
1:37:29 Yeah.
1:37:31 How to save money.
1:37:34 Now, they might be asking like, what to do with my savings?
1:37:35 Do I put it in a checking account?
1:37:36 Do I put it in a savings account?
1:37:37 Do I invest it?
1:37:38 That might be part of it.
1:37:41 Or it might be as similar as you’re saying with tariffs.
1:37:43 People genuinely don’t know what it means.
1:37:46 The second most Googled is, what is a high yield savings account?
1:37:46 Yeah.
1:37:49 And I think those questions, they’re not bad questions.
1:37:50 There’s no bad questions.
1:37:53 I was asking those questions at one point in my life too.
1:37:59 But it gets to the point of like, you have an obligation to understand how money works and
1:38:01 what it’s going to do to you and how to manage it.
1:38:02 It’s not a nice to have.
1:38:05 Everyone’s going to have to deal with these topics whether they like it or not.
1:38:08 I love this quote from your book where you say,
1:38:11 one of the most powerful ways to increase your savings isn’t to raise your income.
1:38:12 It’s to raise your humility.
1:38:13 Yeah.
1:38:18 I think you get there when you realize like nobody’s looking at you as much as you are
1:38:21 and nobody cares about your Range Rover and your Rolex as much as you did.
1:38:26 They may have meant a lot to you, but no one else was thinking about them that much because
1:38:28 they were busy thinking about themselves.
1:38:29 They were busy thinking about their own car.
1:38:35 And you realize how much modern spending, and this has increased in the social media age
1:38:39 the last 10 or 15 years, is trying to get strangers’ attention.
1:38:44 It’s trying to put on a show, put on a performance for people that you think are paying attention
1:38:45 to you, but they’re absolutely not.
1:38:47 They’re not paying any attention to you whatsoever.
1:38:52 And so like lowering your – or like raising your humility is one way to think about it.
1:38:56 But it’s also just realizing like who do you want attention from?
1:38:57 It’s different for everybody.
1:39:04 For me, I want my wife, my kids, my parents, and like three friends to love me.
1:39:07 And I desperately care about their attention.
1:39:12 I desperately care what my kids and my wife and my parents think of me.
1:39:15 And it’s fundamental to my happiness.
1:39:18 And from there, it declines real quick.
1:39:20 You know, there’s a couple of really close friends who are in there,
1:39:24 and then there’s some like colleagues and whatnot, and it declines very quickly from there.
1:39:28 And strangers, the person driving around the street, could not care in the slightest.
1:39:33 And maybe that sounds obvious, but so much of what we do with money
1:39:38 is a performance to impress that guy who’s not paying any attention to you whatsoever.
1:39:43 And so I want to put a lot of effort into fostering the relationships with those
1:39:44 six or seven people.
1:39:48 I want to put tremendous effort into that and very little every from there.
1:39:49 And here’s the thing.
1:39:53 If I got a Ferrari, would my wife love me more?
1:39:54 No.
1:39:55 Would my kids admire me more?
1:39:56 No.
1:40:00 And so the people who I want to love me are not impacted by the fancy things that I would buy.
1:40:02 So what do you spend your money on?
1:40:07 We live a pretty decent material life, but I also spend a lot of money.
1:40:11 So the biggest expense that I have, what I spend my money on, is independence.
1:40:13 And I view that as a thing I’m spending money on.
1:40:16 I spend money on controlling my calendar.
1:40:19 I spend money on the ability to say no to work that I don’t want to do.
1:40:22 I view it as I’m financially independent.
1:40:23 And so I can do the work that I want to do.
1:40:25 And I’ve been working on that for 25 years.
1:40:27 What else do I spend money on?
1:40:28 Here’s what’s interesting.
1:40:30 My son back in the green room, you asked about him.
1:40:33 It was a thing I was thinking about just a couple weeks ago.
1:40:34 I grew up as a skier.
1:40:36 I was a ski racer in Lake Tahoe.
1:40:40 And always, particularly when I was younger, there were always people on my ski team who
1:40:41 had better gear than me.
1:40:45 They had the newer skis and newer boots and cooler gear and whatnot.
1:40:46 And I always, I hated it.
1:40:47 It made me so insecure.
1:40:47 I hated it.
1:40:53 And one of the things that I did was when my son started skiing a couple of years ago,
1:40:57 I was like, I’m going to buy you the best stuff because I was insecure.
1:41:00 And I’m going to, I’m going to make up for that little chip on my shoulder.
1:41:01 I’m going to buy you the best gear.
1:41:02 And here’s the thing.
1:41:03 He couldn’t care less about it.
1:41:07 He could not care less about the fancy stuff that he has.
1:41:08 Couldn’t care less about it.
1:41:10 So everyone’s different in that.
1:41:15 And it also gets back to like a lot of spending is based off of a story or a scar that you had
1:41:16 from earlier in your childhood.
1:41:20 And where is your, your capital allocation today?
1:41:24 We spoke about this a little bit last time, but in terms of percentages, you have a ton
1:41:24 of cash.
1:41:26 You said roughly what percentage of your net worth?
1:41:30 20, 25% maybe.
1:41:32 We own a house outright and then the rest in stocks.
1:41:39 It’s a very simple, our entire net worth is a house, cash, Vanguard index funds, and shares
1:41:40 of Markel where I’m on the board of directors.
1:41:41 That’s it.
1:41:42 That’s my entire net worth.
1:41:45 It’s as simple and boring and bland as you could possibly get.
1:41:50 And what I want to do with that, the reason I keep it so boring is the variable that I want
1:41:52 to maximize for is endurance.
1:41:53 So as we spoke about earlier.
1:41:59 So if my finances are so simple, then I can spend all of my like mental energy, all of the
1:42:03 strategy is how can I make sure that I can just keep this going for as long as I possibly
1:42:03 can.
1:42:07 So for someone that doesn’t know what a Vanguard index fund is, if you had to explain it to
1:42:09 your son, he probably knows, doesn’t he?
1:42:13 To someone of your son’s age, how would you explain a Vanguard index fund?
1:42:14 Because you said you’ve got cash.
1:42:15 People understand that.
1:42:17 People understand a house.
1:42:18 Vanguard index fund.
1:42:23 So an index fund is a collection of hundreds, if not thousands of businesses.
1:42:29 So when you buy an index fund, you’re owning a little bit of Apple, Amazon, Google, Facebook,
1:42:32 all of them, every public company that’s available, you’re owning a tiny slice of them.
1:42:36 One way to think about it is when you buy an index fund, you’re owning a little slice of
1:42:37 American capitalism.
1:42:39 And which index funds do you invest in and why?
1:42:40 There’s lots of them.
1:42:43 Lots of, I mean, there’s tons of them that are equally good.
1:42:47 So this is not to say that one is better, necessarily better than the other.
1:42:48 You must have a thesis.
1:42:52 Most of what I buy is called the Vanguard Total Stock Market Index, the ticker is VTI.
1:42:56 Not a recommendation for others, but it’s the broadest index.
1:43:00 It basically owns every stock that’s available to buy in the world.
1:43:02 And it does it at a very, very low fee.
1:43:05 And so I’m not making any bet on AI.
1:43:07 I’m not making any bet on this industry or that company.
1:43:10 You’re owning a little bit of slice of American business.
1:43:15 And what has that yielded as, on average, over the last couple of years?
1:43:21 If you look at like a good historical comparison to what it would be, which is like the S&P 500,
1:43:23 if you go back, you can go back 100 years.
1:43:28 There’s a guy from Yale University named Robert Schiller, who has data going back to the 1880s
1:43:28 on US stocks.
1:43:33 And basically what it shows is over time, on average, which that phrase is doing some heavy
1:43:36 lifting here, but on average, 8% to 10% per year.
1:43:40 And why that is like, there’s a big asterisk there is you almost never earn.
1:43:42 8% or 10% in any given year.
1:43:46 You’re much more likely to be up 30% or down 15%.
1:43:52 And it averages out to 8% or 10% per year, but it’s always chaos in any individual year.
1:43:55 And is there a reason why you don’t just bet on technology, for example?
1:43:57 Well, there’s a lot of technology in that index fund.
1:44:01 That’s the highest weight because those are the biggest companies in America, Amazon, Google,
1:44:02 and whatnot.
1:44:07 But there’s also a tremendous amount of value that can be created by a company like Procter & Gamble,
1:44:08 selling toothpaste and deodorant.
1:44:13 And there can actually be more value in those kind of companies than technology.
1:44:18 Because I would bet good money that in 30 years, people will still be using Old Spice deodorant.
1:44:22 I would not bet good money that in 30 years, Google is going to be the dominant way that
1:44:23 people find information.
1:44:28 And so companies that sell the same product for a long period of time, have endurance and
1:44:32 longevity, that can actually create a ton of value for their investors.
1:44:35 You mentioned the other thing is houses.
1:44:36 You have a house.
1:44:36 Yep.
1:44:41 House sales in 2024 total, just 4 million, the lowest rate since 1995.
1:44:42 Yeah.
1:44:45 I mean, it’s one of the biggest social problems.
1:44:49 And it’s so much bigger than housing and so much bigger than money.
1:44:57 I think you can tie everything from homelessness to heroin to suicide to the fact that we in
1:45:00 America and a lot of areas around the world have not built enough homes in the last 50 years.
1:45:03 That has pushed the price higher and higher and higher.
1:45:10 And it’s pushed out what was a small sliver and now a growing large chunk of society who
1:45:13 rightly feels like they cannot afford a basic middle class home.
1:45:19 And it’s probably the biggest, one of the biggest societal problems that we face right
1:45:24 now is a housing shortage that has pushed housing out of affordability for tens of millions of
1:45:25 people.
1:45:29 Do you recommend people try and buy houses or is it just to rent those houses?
1:45:32 Here’s what, so I’ve purchased three homes in my life.
1:45:33 Yeah.
1:45:36 Every one of those three homes, I don’t feel like I got a good deal.
1:45:37 It wasn’t like, oh, this is a bargain.
1:45:38 Got it.
1:45:39 This is a great deal.
1:45:42 This is, none of the three were like that.
1:45:43 I bought them.
1:45:44 I could afford them.
1:45:48 They were in my, I was not going, you know, doing something that I should not have been
1:45:48 doing financially.
1:45:55 But the reason I bought them is because they were a good, safe home for my family in a community
1:45:56 that we wanted to live in.
1:46:00 And I was not thinking about, is this going to be a house that I can make a fortune on?
1:46:02 Is this going to go up in value?
1:46:03 Is this going to go down in value?
1:46:04 That was never part of the equation.
1:46:08 It was, yes, I can afford this and it’s not imperiling my finances at all.
1:46:13 But the reason I’m doing it is because it’s a safe, good place for my family to live.
1:46:15 And I think generally that’s the way to do it.
1:46:18 And once people start thinking through the lens of, is this a good investment?
1:46:19 Is this going to go up?
1:46:21 Our home price is going to fall.
1:46:22 Maybe I should wait six months because they’re going to fall.
1:46:24 That’s when you’re just, you’re shooting yourself.
1:46:26 You’re just rolling the dice at that point.
1:46:30 And it’s a, and people get into a lot of trouble doing that when they’re like, oh, I
1:46:33 know like I’m going into a ton of debt, but I think home prices are going to double
1:46:34 in the next three years.
1:46:35 So it’s okay.
1:46:37 That’s like, that should not be, ever be part of the equation.
1:46:39 It should be, I can afford this.
1:46:42 And this is where I want to raise my family for the next five or 10 years.
1:46:43 I think that’s, that’s the formula.
1:46:47 So it’s more about freedom and security than making a quick return.
1:46:47 Absolutely.
1:46:49 Here’s, here’s what’s interesting.
1:46:50 Like the psychology of housing too.
1:46:54 We bought a new house eight months ago and sold our previous house.
1:46:59 And that house, the house that we just sold, we did end up making a little bit of money
1:47:01 on because Seattle real estate has gone crazy in the last five years.
1:47:06 And really interesting, something that happens, this was just eight months ago when we sold
1:47:06 the house.
1:47:12 The day that we closed on selling that house and I got the proceeds wired to me into my bank
1:47:13 account, logged into my bank account.
1:47:14 I see that number from selling the house.
1:47:21 The numbers meant nothing to me, but the house that we sold meant everything to me.
1:47:24 It was like my daughter took her first steps at the bottom of those stairs.
1:47:28 My son had his first day of kindergarten, Christmases, Thanksgivings.
1:47:31 And it was like, these numbers don’t mean anything to me.
1:47:33 These numbers are just going into the new house.
1:47:36 But that house that I left behind meant everything to me.
1:47:40 So that gets back to like, don’t think of it as a, as a financial transaction.
1:47:44 It should be, this is where you want to raise your family and build some memories.
1:47:46 How does it compare to investing in that Vanguard thing?
1:47:49 If we look at the returns on housing.
1:47:52 I have no memories of my daughter’s first steps in my Vanguard index fund.
1:47:54 That’s really it.
1:47:57 It’s, you are investing in a Vanguard index fund because you think you’re going to make
1:47:58 money over time.
1:48:01 Whereas you should not have that mentality when you buy a house.
1:48:05 It should be within your financial means, but you should be doing it because it’s a good
1:48:07 place to raise your family for a long period of time.
1:48:12 It does beg a question for younger people who are thinking about building their wealth, because
1:48:16 the first thing and the most common thing we’re taught as it relates to wealth creation is
1:48:17 to go buy a house.
1:48:19 Like it’s the thing that everybody knows.
1:48:23 You leave university, you get a job and you save as much money as you can to put that
1:48:23 deposit down.
1:48:29 That was true in previous generations, because if you go back to the 1950s, 60s, 70s, we were
1:48:34 building so many more homes than we are today that they were much cheaper.
1:48:37 Even when interest rates were higher, they were much cheaper.
1:48:40 And so the advice of, Hey, you got an entry-level job.
1:48:44 You should go buy an entry-level house probably made sense in the 60s and 70s in a way that it
1:48:45 doesn’t today.
1:48:49 The other element here that is very easy to overlook in the housing problem, the housing
1:48:56 debate, is that the homes that we found adequate in the 50s and 60s, we would not find adequate
1:48:56 today.
1:49:01 So Levittown in New York is like the prototypical example.
1:49:06 That’s when like end of World War II, build big, like build the middle-class community and
1:49:09 build this huge new community called Levittown in New York.
1:49:14 And that was like the typical white picket fence middle-class home that we like long for
1:49:14 today.
1:49:15 And they were cheap.
1:49:16 They were affordable.
1:49:20 The average new house in Levittown was 700 square feet.
1:49:25 It had two bedrooms for an average of a family of five or six moving into it.
1:49:27 One bathroom for those six people.
1:49:29 No air conditioning, no garage.
1:49:35 It would be a house that if I showed you today, you would be like, it’s a crack house.
1:49:38 Nobody would say that is a beautiful middle-class house.
1:49:42 So expectations over time have increased tremendously.
1:49:47 So now the average new middle-class house is 2,200 square feet, where it used to be 700.
1:49:54 So like what an entry-level house is, the definition of that has expanded tremendously over time.
1:50:00 And if your children come to you and they say, Dad, I’m 25 years old and I’ve just got some
1:50:01 excess cash here.
1:50:03 I’ve got $20,000, $40,000.
1:50:06 I’m thinking of putting a deposit down for a house.
1:50:08 My wife and I rented for years.
1:50:12 And looking back, at the time and looking back, it was the best thing that we ever did.
1:50:17 We rented for 10 years before we bought a house because we lived in five different cities and
1:50:19 we could as easily just pack up and go.
1:50:21 And we weren’t tied to anything.
1:50:21 We had flexibility.
1:50:27 And it was pretty much the week that our son was born, when we had our first kid, that it
1:50:28 was like a switch in my head.
1:50:30 I was like, I need to go have my own house.
1:50:36 Because the flexibility that I enjoyed when we were childless, it was the opposite.
1:50:38 It was like, I value stability now.
1:50:40 I want a stable house for my family.
1:50:41 And it was like instantly that switched.
1:50:45 And so that was not a financial decision of like, I need to go out and buy it because I
1:50:45 have some extra savings.
1:50:49 It was like, I want my house that’s mine.
1:50:53 And there’s not going to be a landlord that sends me a letter and says, oh, sorry, you’re
1:50:53 evicted.
1:50:56 Or sorry, we’re selling the building you need to leave.
1:50:57 This is my house.
1:50:59 That was the shift for me.
1:51:01 It feels like when we rent, we’re wasting money though.
1:51:02 But it’s not in the slightest.
1:51:06 I mean, for anyone who’s owned a house, you know, the expenses that go into a house.
1:51:07 It’s not just the mortgage.
1:51:09 It’s the broken water heater.
1:51:10 It’s replacing your roof.
1:51:12 It’s the expenses that go into it.
1:51:14 Like you want to talk about throwing your money away.
1:51:16 Try replacing your roof on a house that you own.
1:51:18 That feels like throwing money away.
1:51:28 And it’s hard for the brain to conceive, you know, that renting might be the same as buying
1:51:33 a house when you net out and you factor in opportunity cost and flexibility and the ability
1:51:36 to get on a plane and go to London to do that job.
1:51:37 And you can’t quantify that flexibility.
1:51:39 So my wife and I lived in five different cities.
1:51:43 Some of those were because we got jobs that we didn’t, you know, in different cities we had
1:51:43 to move.
1:51:48 You can’t quantify that flexibility or it’s very hard to, but in the moment it was everything.
1:51:51 It was, I remember when my wife got into grad school and it was like, great, pack up this
1:51:52 city and move to this city.
1:51:55 And it’s just like no handcuffs, just get up and go.
1:51:58 Versus if you own your house, like anyone’s trying to sell a house, like it’s a nightmare.
1:52:02 And so you can’t quantify that, but it meant everything in the world to us now.
1:52:04 My brother said this to me, he’s a very smart guy.
1:52:05 Now I reflect upon it.
1:52:10 He said this to me when I was younger, because I think at 25, when I got some money, I was telling
1:52:11 him, maybe I’ll buy this house.
1:52:12 We should look at this house.
1:52:19 And he explained to me in simple terms that the flexibility that I had to get up and move
1:52:25 was actually worth so much more than maybe some of the equity that I might accrue from
1:52:26 buying a house.
1:52:33 And now I look back on it from that day onwards, I then moved to New York and I lived there for
1:52:33 three days.
1:52:36 Then I, the pandemic happened and I suddenly quit my job out of the blue unexpectedly.
1:52:43 And I moved to Portugal, then went to Germany, then went to Bali for several months, then
1:52:46 flew back to the UK, London.
1:52:48 Now I’ve just moved to LA.
1:52:48 Yeah.
1:52:51 And that’s all in the space of four years.
1:52:52 Incredible.
1:52:54 And I’ve gone with the opportunity.
1:52:57 So when the opportunity comes knocking and the podcast starts doing well and then this happens
1:52:59 and then Dragon’s done this.
1:53:00 I’ve just moved with the opportunity.
1:53:02 And if I bought a house, you’d be locked down.
1:53:09 There are so many people today who bought homes in 2021, 2022, and their mortgage rate was two
1:53:10 or 3%.
1:53:11 They have a two or 3% mortgage.
1:53:15 And a lot of those people want to move today because they can get a better job in another
1:53:16 city.
1:53:18 They want to move and they feel like they can’t.
1:53:22 Because they have golden handcuffs for the super cheap mortgage.
1:53:25 Because if they sold their house and bought a new one, their new mortgage rate would be
1:53:26 7.5%.
1:53:31 And so those are people who like, a lot of those people look back and when they bought in 2021,
1:53:32 they’re like, we won the lottery.
1:53:33 2% mortgage.
1:53:34 This is amazing.
1:53:37 And looking back, they’re like, gosh, we would have been so better off renting if we did,
1:53:39 if we had the flexibility to move.
1:53:40 So interesting.
1:53:44 So much of economic prosperity over history is your ability to move.
1:53:47 And that’s been true for hundreds of years.
1:53:51 Like, if you want to see like a basic measure of how wealthy any economy is, like how often
1:53:52 do people move?
1:53:54 Because moving is usually a symbol of opportunity.
1:53:58 And the more that they’re locked down and feel like they can’t move, the more stagnant
1:54:00 and like sclerotic that economy is going to be.
1:54:04 What’s this idea that you have of asking $3 questions?
1:54:05 I heard you talking about it.
1:54:08 I stole that from an author named Ramit Sethi.
1:54:10 He’s a very well-known author.
1:54:15 And he says, too many people ask $3 questions when they should be asking $30,000.
1:54:16 What do you mean by that?
1:54:18 Or when people say, how can I save more money?
1:54:20 They say, I should stop drinking coffee.
1:54:22 That’s a $3 question.
1:54:24 And that does not making any difference to you.
1:54:28 What you should be asking are $30,000 questions like, where should I go to college?
1:54:30 Should I go to the cheap school or the expensive school?
1:54:32 Where should I live?
1:54:33 The cheap city or the expensive city?
1:54:35 Should I rent or should I buy?
1:54:36 Those are $30,000 questions.
1:54:43 And we spend a lot of mental energy on $3 questions that actually don’t move the needle that much in our finances.
1:54:49 For most people, there are only a couple of expense items that actually matter to your finances.
1:54:55 That is your housing payment, either rent or mortgage, your car payment, child care, health care.
1:54:56 And that’s pretty much it.
1:54:58 And yes, you’re going to spend money on other things.
1:55:02 But those four, that’s the vast majority of what people spend money on.
1:55:08 But when you hear people talk about how do you save money, it’s like, oh, well, stop going to Starbucks.
1:55:10 You can pack your own lunch to work.
1:55:11 It doesn’t make that much of a difference.
1:55:13 It’s those big four things.
1:55:21 So am I right in thinking that you think we should avoid either extreme end of the financial approach that people take?
1:55:27 So you’ve got YOLO on one end and you’ve got caring about every coffee on the other end of the spectrum.
1:55:31 I think those are what you are most likely to end up regretting.
1:55:31 What do you mean?
1:55:33 There are a lot of people in the FIRE movement.
1:55:36 FIRE stands for Financial Independence Retire Early.
1:55:48 It’s this big movement started 10 or 15 years ago of people who are like, I’m going to save as much money as I can in my 20s, learn how to live as cheaply and frugally as I can, and retire at age 27.
1:55:51 With, you know, 600 grand in the bank, and I’m going to retire off of that.
1:55:52 And it was a huge movement.
1:55:57 So many of those people ended up regretting it because they retired at 27.
1:56:04 And six months later, they’re bored out of their mind, if not depressed, because they wake up and they’re like, what do I do now?
1:56:06 Do I just go play golf or something?
1:56:08 Like all my friends are out working.
1:56:09 What do I do now?
1:56:14 And so I think the extreme ends of like, oh, YOLO, I’m just going to spend all, like live for today.
1:56:15 I’m going to spend it all.
1:56:16 I’m going to go party and travel and whatnot.
1:56:24 There’s somewhat of a chance that you’re going to end up regretting that because you didn’t save enough for a time in your life when you want to retire and you can’t.
1:56:32 On the subject of retirement, me and my friend Jack over there, we were talking about people who retire and the impact it can have on the individual.
1:56:40 And I think I’d be quite scared to retire because there seems to be lots of data that suggests that once we retire, it’s downhill from there in many respects, for many people.
1:56:47 In terms of purpose and meaning and connections, how do you think about retirement?
1:56:48 Is that something we should be aiming at?
1:56:51 My dad, I think, retired and went back to work three different times.
1:56:54 We eventually had to tell him, like, no more retirement parties.
1:56:56 Like, you only get one.
1:56:57 But he would retire.
1:57:00 And then a month later, he’d be like, man, I really miss work.
1:57:02 And in his line of work, he could go back.
1:57:04 He could go back part time and whatnot.
1:57:05 So it worked out for him.
1:57:12 But I think he starkly saw what a lot of people overlook, which is how much of his identity was his job.
1:57:19 And how much, like, when he retired the first time and he, like, woke up and looked in the mirror and said, I’m not the person who I used to be.
1:57:23 I used to be a this, but I’m not anymore.
1:57:26 And he didn’t like it.
1:57:27 And I was like, it’s easy.
1:57:31 Like, look, every job has downsides that are stressful and you don’t want to do them.
1:57:38 And they’re a pain and you hate them and you can’t wait to live a world where you don’t have to do the stressful parts of your job.
1:57:47 But for a lot of us, like, what we really want to do in our soul is, like, be productive in the world and add value to the world, add value for our family, add value to the world.
1:57:52 And one of the quickest ways to become depressed is to be very productive and then immediately stop.
1:57:56 That’s a quick path to depression for a lot of people.
1:57:59 And so some people are very good at retirement.
1:58:01 My mom, on the other hand, was very good at retirement.
1:58:06 She retired, never looked back, and has a very full life in retirement.
1:58:09 She keeps herself very busy with hobbies and friends and whatnot.
1:58:10 So some people are very good at it.
1:58:18 Other people who found their identity in their work, that’s a lot of people, that’s me, I think that’s probably you, would go crazy if we ended up retiring.
1:58:28 You can’t say your own book, but if you had to recommend a book that would equip us to understand money, wealth creation, and all these kinds of things, what book would you recommend?
1:58:29 Oh, I would say my own book, no.
1:58:38 No, I think a couple that were really important for me, you know, it’s not bedtime reading, but a guy named Benjamin Graham wrote a book called The Intelligent Investor.
1:58:39 He wrote it in the 1930s.
1:58:42 So it is written in 1930s English, and he was a professor.
1:58:45 So it’s written, it’s not quite a textbook, but it’s not bedtime reading.
1:58:52 But there is more wisdom about investing in that book than any other book that’s been written in the last 100 years.
1:58:56 And even though he wrote it almost 100 years ago, 90% of it is timeless.
1:59:03 You know, he says certain things that are obviously dated, but there’s more wisdom in there than anything else that’s ever been written.
1:59:06 That’s why the book still sells a lot 90 years after it’s been written.
1:59:07 That was a big one.
1:59:22 Learning about World War II and the Great Depression was very influential to me and many other people because both of those events, particularly World War II, saw the highest range of human emotions that I think has ever been documented.
1:59:30 From the most agony and despair and torment to the most, like, elation and happiness that it’s over.
1:59:38 Like, so many, the fullest range of human emotions were documented during that period from probably 1929 to 1945.
1:59:47 Those 16 years, I think if you learn about what happened in the United States and all over the world, of course, you learn so much about humanity.
1:59:51 Like, when you study World War II, you’re not really learning about military tactics, even though that’s part of it.
1:59:58 You’re learning about the psychology of how people deal with uncertainty, dread, risk, doubt, fear.
2:00:03 You can learn more about those topics during that 15-year period than anything else.
2:00:12 One of the things that I learned from listening to your podcast, which is fantastic, I highly recommend people go listen to the Morgan Housel podcast, was you were talking about the dangers of rapid growth.
2:00:13 Yeah.
2:00:19 And I actually, I took something that you said in the podcast around the danger of rapid growth.
2:00:30 I sent it to my CEO and my chief revenue officer because it’s a cautionary tale for a generation of entrepreneurs who are obsessed with growth at all costs to slow things down.
2:00:30 Yeah.
2:00:35 What, in your view, what is the, and this could be the dangers of rapid growth in any field.
2:00:40 It could be someone running a podcast or someone building a business or anything, someone investing money.
2:00:44 Why do we need to be cautious about rapid growth?
2:00:57 There’s a really interesting analogy that I like with tree growth in nature, that if you plant a tree out in the middle of an open field, it, because it’s out in the middle of an open field, it’s gorging on sunlight.
2:00:59 Because there’s no other trees shading it.
2:01:01 It’s just gorging on sunlight.
2:01:04 Because it gorges on sunlight, it grows very, very fast.
2:01:08 It can grow like 10 times faster than a tree that’s covered in shade.
2:01:10 So you might think like, that’s great.
2:01:10 That’s amazing.
2:01:11 It’s growing so quickly.
2:01:13 If you’re a farmer, you love that.
2:01:18 But when a tree grows that quickly, it never has a chance to grow dense and hard.
2:01:21 It never has a chance to grow a very established root structure.
2:01:25 And so those trees, even though they grow very quickly, they die very quickly.
2:01:28 They’re very susceptible to rot because they never have a chance to grow hard.
2:01:30 It’s just kind of like mushy, soft wood inside.
2:01:39 And if you see a lot of the lumber that is harvested these days and you compare it to lumber from like old growth forests, you might as well be looking at a completely different tree.
2:01:47 A lot of the wood that we harvest today that was grown very quickly is soft and weak compared to the old dense hardwood that they used to make.
2:01:50 And I think that’s a good analogy that like fast growth is fun.
2:01:51 It’s exciting.
2:01:55 But there’s always – it’s like speed always comes at the expense of durability.
2:01:56 Always.
2:01:58 There’s a theory in finance.
2:02:04 It’s kind of like a tongue-in-cheek theory that however fast you grow, that’s the half-life for how quickly you can die.
2:02:08 So like the faster you grow, the quicker you can die as well.
2:02:09 And you see that in nature.
2:02:10 You see it with businesses as well.
2:02:21 The hard thing is that if you’re an entrepreneur, if you’re the CEO or working at a company, there is nothing more thrilling and exciting and get you up in the morning.
2:02:21 And then fast growth.
2:02:22 You love it.
2:02:25 You love every second of it, even if it’s a danger.
2:02:30 You just reminded me of an idea I wrote about in my last book about the music industry where they found the same thing.
2:02:34 The faster a song went to number one in the charts, the quicker it falls.
2:02:34 The quicker it falls.
2:02:34 The faster it came out.
2:02:35 Absolutely.
2:02:38 Because people getting bored of it basically very, very quickly.
2:02:39 It’s everywhere.
2:02:40 It’s on every radio station everywhere.
2:02:42 And then it falls out the chart.
2:02:43 All the time.
2:02:43 The same speed.
2:02:53 And the companies that can produce tons and tons of money, even like look at Apple, is created in the 1970s, didn’t really find its stride, so to speak, until the mid-2000s.
2:03:05 And so it’s like sometimes there’s companies like Facebook, I guess, and OpenAI that found product market fit, found incredible success virtually overnight the day that they were invented.
2:03:18 One of the problems with rapid growth, too, is that the difference between building a product that’s going to grow very quickly, that is a very different skill than managing a company that now has 1,000 employees.
2:03:20 Those are night and day different skills.
2:03:25 And so you might be a very talented entrepreneur who can build a product and get thousands of people to buy it.
2:03:30 That does not necessarily mean that you have the skills to manage a 50-person team or 1,000-person team.
2:03:33 How does your work all dovetail with the subject of happiness, Morgan?
2:03:44 Because at the very heart of it, clearly, everyone who’s clicked on this conversation and got this far, although they might be thinking it’s money that they’re looking for or wealth that they’re looking for, probably at the end of the day, they just want to live a happy life.
2:03:47 They think money or wealth is a pathway to a happy life.
2:03:56 With all the work that you’ve done and the people that you’ve studied through history and all that you’ve written, what is your current view on how to live a happy life?
2:04:00 What’s interesting is that when you say happy, when anyone says happy, you’re like, how can you disagree with that?
2:04:01 Everybody wants to be happy.
2:04:08 But a lot of why people run into problems when they’re seeking happiness is because happiness is not the emotion that you want to go for.
2:04:10 Happiness is always a five-minute emotion.
2:04:11 It comes and goes.
2:04:15 You experience it, but it’s a thrill, and then it kind of wears off very quickly.
2:04:18 If you hear a funny joke, you go to a comedy show, it’s funny.
2:04:22 You laugh at a joke for 20 seconds, and then it’s not that funny anymore.
2:04:24 What you want to go for, I think, is contentment.
2:04:28 And a lot of people, like money can buy a good life.
2:04:39 But when you imagine yourself with the new house, the new car, the nice vacation, when you dream about those making you happy, what you’re actually envisioning is yourself being content with those things.
2:04:45 You envision yourself on the beach in Maui being content with it, and that’s why it feels so good.
2:04:50 The feeling that you want, the feeling that you’re actually chasing, whether you know it or not, it’s not happiness, it’s contentment.
2:05:00 And I think that little shift, too, is because most people are out there seeking happiness, but they’re like, I don’t feel that much better than I used to.
2:05:06 Because what you actually want to seek is what my grandmother-in-law had, which was being content with the little bit that she had.
2:05:08 And that’s why she was so happy.
2:05:10 And maybe, again, that’s the wrong word, but she was content.
2:05:16 She was perfectly content with her very simple, very basic, boring life, boring in other people’s eyes.
2:05:21 She was content, and that’s why a lot of people would look at her, including me, with a sense of envy.
2:05:22 It’s probably the right word.
2:05:23 How did you do that?
2:05:24 How were you so happy?
2:05:25 It’s because she was content with what she had.
2:05:34 I was thinking about the goals that I wrote in my diary at 18 years old, where I said that I wanted to be a millionaire, girlfriend, range over, six-pack.
2:05:38 And actually, when I envisaged that life, what I envisaged was contentment.
2:05:39 Yes, everyone does.
2:05:43 When you imagine yourself driving in the Ferrari, and you’re like, oh, that would be so great.
2:05:47 What you’re actually imagining yourself is yourself in a Ferrari, being content with that Ferrari.
2:05:52 But what ends up happening is when, if you are in the Ferrari, you’re like, oh, look at that Lambo.
2:05:54 Oh, that’s nicer than mine, isn’t it?
2:05:55 You’re not content with it.
2:05:57 When I get the Lambo, I will be content.
2:05:59 Right, and then you want the Rolls Royce, whatever it is.
2:06:07 Like, you’re always, whether you know it or not, that’s what you’re actually seeking, is you just want to be content with what you have, because that’s true joy.
2:06:08 How does one be content now?
2:06:11 People have been talking about that for thousands of years.
2:06:14 The philosopher Arthur Schopenhauer has this quote that I love.
2:06:18 He said, if you only want to be happy, that is very easy to achieve.
2:06:23 But people want to be happier than other people, and that is much more difficult.
2:06:25 I think that’s what it is.
2:06:28 It’s like, so much of it is just a comparison game.
2:06:33 And for a lot of people, it’s like, I don’t necessarily want a nice house.
2:06:35 What I want is a house that’s nicer than yours.
2:06:38 I don’t necessarily want an expensive car.
2:06:39 I want a car that’s more expensive than yours.
2:06:44 It’s a weird thing to say, but at the core, that’s what a lot of people want.
2:07:00 And so being content, to answer your question, is moving from the external benchmark of comparing myself to you and others and towards the internal benchmark of, as I said earlier, the only thing that’s actually going to make me happy in life is my family, my health.
2:07:02 That’s pretty much it.
2:07:05 I think I can end it right there and put a period there and say, that’s what’s going to make me happy.
2:07:07 It’s the internal benchmark.
2:07:08 It’s not comparing what I have to what you have.
2:07:12 It’s just, if nobody else was looking, would I be happy with this?
2:07:14 Because the truth is, nobody else is looking.
2:07:20 Another really interesting example is just if everyone else was made extinct on planet Earth and it was just you.
2:07:21 Right.
2:07:22 What would you do?
2:07:23 What kind of life?
2:07:25 If nobody was watching, what kind of life would you live?
2:07:34 And I think in that life, would you want a Ferrari or would you want a Toyota pickup truck that has utility, that actually makes your life easier kind of thing?
2:07:43 There’s a great thing that I heard a couple of years ago, which is that a high-end Toyota is a much nicer car than an entry-level BMW.
2:07:44 Oh, yeah.
2:07:49 Because a high-end Toyota is like, you’ve got the cushy seats and the moonroof and the good sound system.
2:07:53 An entry-level BMW is just status or the appearance, like you think it’s status.
2:07:59 It’s just you’re buying it for the chance that you’re going to influence somebody else’s view of who you are.
2:08:04 And people like massively overestimate how much it’s going to actually influence other people.
2:08:08 Do you not think there’s something hardwired into humans that makes us want to strive, though?
2:08:11 Yeah, because life is always a competition for resources.
2:08:12 It always has been.
2:08:19 There’s a limited amount of food, a limited amount of land, a limited amount of mates, a limited amount of potential.
2:08:23 And so what has mattered historically is not whether I’m a good hunter.
2:08:25 It’s whether I’m a better hunter than you.
2:08:28 And the reason I’m here now is because my ancestors-
2:08:30 Out-competed everybody else in that situation, yes.
2:08:33 So I have competition in my DNA.
2:08:34 Absolutely, and always will.
2:08:36 We’re never going to get to a world.
2:08:38 This is what Adam Smith wrote about 300 years ago.
2:08:42 He’s like, if people just needed basic food and shelter, they could stop right now.
2:08:44 Because virtually everybody has those.
2:08:51 But we keep going because we want to be seen by the people who we’re competing with and showing you, look, I’m better than you.
2:08:52 I made more money than you.
2:08:55 I’m more worthy for a spouse or attention than you are.
2:08:56 It’s always a competition.
2:09:01 It’s kind of a sad thing to think about.
2:09:09 And of course, I think people are intelligent enough to know how silly that game can be and to take themselves out of the game to some extent.
2:09:13 But we’re never going to be at a time when that’s not the case.
2:09:14 That’s definitely hardwired in us.
2:09:15 Hmm.
2:09:18 What is the most important thing we didn’t talk about that we should have talked about?
2:09:21 Is there anything that comes to mind?
2:09:27 For the person at home that’s dealing with all of this tariff, craziness, AI, all of this stuff.
2:09:30 It might seem like the world is more uncertain today than it’s ever been.
2:09:33 And I don’t think that’s the case with tariffs and AI.
2:09:37 It has been more uncertain at many points in the past.
2:09:40 It just doesn’t feel that way because we know how the story ended in the past.
2:09:43 And we don’t know how this story is going to end.
2:09:49 So it’s always the case that the world that we’re living in today feels especially fragile and especially uncertain.
2:09:52 And I think historically it’s not.
2:09:56 It’s uncertain and fragile in its own unique new way.
2:10:00 But it’s always the case that it feels like the world used to be great.
2:10:02 We used to have it and now it’s not anymore.
2:10:04 There’s a great John Stewart quote where he says,
2:10:10 the reason the world felt like a better place during your childhood is because you were a child.
2:10:17 And just because we know how the story ended, it makes it feel like today is a very uncertain place,
2:10:19 even if it’s kind of par for the course historically.
2:10:23 We have a closing tradition where the last guest leaves a question for the next not knowing who they’re leaving it for.
2:10:28 And the question left for you is, what is one thing you valued starting out that you no longer value?
2:10:39 One thing that this was not necessarily changing my mind as it was just kind of growing as an adult was when I was in my 20s,
2:10:44 I really valued travel and getting out and seeing the world as you should in your 20s.
2:10:47 When I became a father, I valued being at home with my kids.
2:10:53 And it’s almost like in my 20s, a terrible night would be at home on the couch.
2:10:55 That’s a failed night.
2:11:02 And in my 30s, there’s nothing or in my 40s now, there’s nothing better than being at home on the living room floor playing Legos with my kids.
2:11:03 Nothing better.
2:11:06 So that was a shift in values, but it wasn’t because I changed my mind.
2:11:07 It’s just a different state of life.
2:11:10 Morgan, thank you for doing what you do.
2:11:14 It’s so incredible because, you know, you referenced that book, The Intelligent Investor.
2:11:17 I tried reading that book and I just bounced off it straight away.
2:11:17 It’s tough.
2:11:18 It’s really, really tough.
2:11:18 Yeah.
2:11:26 But your book, the one that my brother gave to me all those years ago, has probably made me millions and millions of pounds because I read it when I was young enough.
2:11:35 Because it helped me to have a lens and a framework to think about a lot of this tempting, get rich, quick, investing mentality that you see today.
2:11:36 I wouldn’t even call it investing.
2:11:41 It helped me to understand the emotional elements of saving, spending, investing.
2:11:46 And ultimately, it gave me a strategy for what to do if I ever made money.
2:11:49 And although it’s a boring strategy, it’s a timeless one.
2:11:55 And that is part of the reason why so much of my money currently is in really safe places like index funds.
2:12:06 And it’s so important to read books like this because when you read it and you hear the stories of these individuals and what happened and what didn’t happen to them.
2:12:15 Whenever you experience an emotion that is similar or you find yourself in like a similar situation where you can relate to one of these characters in the story.
2:12:21 You have a blueprint for what happens next.
2:12:32 And so you ultimately can like, oh my God, that was like that guy in the book who couldn’t stop gambling even after he’d won or he predicted the stock market correctly once.
2:12:35 And then he predicted it incorrectly the next time and then ended up killing himself.
2:12:44 And it’s for so many moments in my life, whether it was crypto or investing in certain particular stocks, when I used to like pick stocks or starting businesses, it’s given me this wonderful framework.
2:12:48 And same as ever is the book that I wish I had written myself.
2:12:51 And it’s written in a style that I wish I’d written myself.
2:12:59 And in fact, my last book, which many of my listeners would have listened to, was very, very much inspired by your writing style.
2:13:02 Because it is so accessible.
2:13:03 It is so story driven.
2:13:10 And it’s so, the subjects you talk about in this book are so diverse, but they’re so pertinent to everything all the time.
2:13:12 And they’re such wonderful books.
2:13:14 You’re the author I admire the most of all authors that I’ve ever met.
2:13:15 That means the world to me.
2:13:16 Because of the way you write your books.
2:13:17 Well, thank you.
2:13:18 That means the world to me.
2:13:21 And I think you’re the absolute best in the world at what you do.
2:13:25 Keeping a conversation going for a couple hours is an unbelievably difficult skill.
2:13:28 And there are virtually no one else on the planet who can do it better than you.
2:13:29 So thank you, Stephen.
2:13:31 I hope everybody goes and gets your books.
2:13:32 Thank you so much, Morgan.
2:13:32 Thank you.
2:13:32 We’ll see you again soon.
2:13:40 I find it incredibly fascinating that when we look at the back end of Spotify and Apple and our audio channels,
2:13:45 the majority of people that watch this podcast haven’t yet hit the follow button or the subscribe button,
2:13:46 wherever you’re listening to this.
2:13:48 I would like to make a deal with you.
2:13:50 If you could do me a huge favor and hit that subscribe button,
2:13:55 I will work tirelessly from now until forever to make the show better and better and better and better.
2:13:58 I can’t tell you how much it helps when you hit that subscribe button.
2:14:01 The show gets bigger, which means we can expand the production,
2:14:03 bring in all the guests you want to see,
2:14:04 and continue to do this thing we love.
2:14:07 If you could do me that small favor and hit the follow button,
2:14:09 wherever you’re listening to this, that would mean the world to me.
2:14:11 That is the only favor I will ever ask you.
2:14:12 Thank you so much for your time.
2:14:37 you
Nó có khả năng trở thành câu chuyện kinh tế lớn nhất trong cuộc đời chúng ta.
Mọi người đang mất rất nhiều tiền vì thuế quan,
và có lẽ bạn chỉ còn vài tuần nữa là sẽ thấy kệ hàng trống rỗng.
Và có một nút bấm trên bàn làm việc của tổng thống ghi rằng,
hãy chấm dứt ngay bây giờ.
Vậy bạn có thể cho tôi biết thuế quan là gì không?
Tôi sẽ nói điều này thật đơn giản.
Morgan Housel là một chuyên gia tâm lý về tiền bạc.
Ông ấy đang làm rung chuyển mọi suy nghĩ của bạn về tài sản và cách đạt được nó.
Tôi đã xem qua những câu hỏi được tìm kiếm nhiều nhất về tiền bạc,
và một trong những câu hỏi phổ biến nhất là làm thế nào để đạt được tự do tài chính.
Điều này chủ yếu liên quan đến tư duy.
Bạn có trách nhiệm hiểu cách tiền bạc hoạt động và cách quản lý nó.
Và đó là một trong nhiều chủ đề mà bạn sẽ học được tốt nhất
bằng cách trải nghiệm những điều tiêu cực.
Tôi sẽ quay lại vấn đề đó.
Câu hỏi tiếp theo là cách tiết kiệm tiền.
Hầu hết mọi người coi việc tiết kiệm tiền như là việc chỉ lãng phí thời gian.
Nhưng bạn cần có một khoản dự phòng để khi nền kinh tế gặp khó khăn,
và có suy thoái,
tôi muốn có một mức độ kiểm soát về khả năng hỗ trợ gia đình mình.
Vậy bạn nghĩ rằng có bao nhiêu tiền là hợp lý để tiết kiệm?
Đây là một câu trả lời không hay mà không ai sẽ thích.
Khi bạn nhìn vào tất cả những người đã tạo ra sự giàu có lớn trong lịch sử,
có phải họ đã áp dụng một số chiến lược nhất định không?
Một điều mà hầu hết mọi người nghe điều này có thể học hỏi là
họ kiên nhẫn hơn và có sức chịu đựng lâu dài hơn bất kỳ ai khác.
Ngoài ra, tôi muốn hiểu đầu tư và ý tưởng về lãi suất kép.
Vì lãi suất kép là điều bị hiểu lầm nhiều nhất về đầu tư
bởi vì đó là điều tạo ra sự giàu có.
Nếu bạn nhìn vào như Warren Buffett, ông ấy không muốn cắt tóc
bởi vì nếu ông đầu tư số tiền đó và để nó không động trong 50 năm,
theo cách suy nghĩ của ông, một lần cắt tóc sẽ có giá 10.000 USD.
Và bạn có khuyến nghị mọi người nên mua nhà,
hay chỉ nên thuê những ngôi nhà đó?
Vậy sự thật là…
Tôi thấy thật thú vị rằng khi chúng ta nhìn vào phía sau của Spotify và Apple
và các kênh âm thanh của chúng ta, hầu hết mọi người xem podcast này
chưa nhấn nút theo dõi hoặc nút đăng ký,
dù bạn đang nghe ở đâu.
Tôi muốn đề nghị một thỏa thuận với bạn.
Nếu bạn có thể giúp tôi một ơn lớn và nhấn nút đăng ký,
tôi sẽ làm việc chăm chỉ từ bây giờ cho đến mãi mãi để làm cho chương trình ngày càng tốt hơn.
Tôi không thể nói với bạn điều này giúp ích như thế nào khi bạn nhấn nút đăng ký.
Chương trình ngày càng lớn lên, điều đó có nghĩa là chúng ta có thể mở rộng sản xuất,
mời tất cả những khách mời mà bạn muốn thấy và tiếp tục thực hiện điều mà chúng ta yêu thích.
Nếu bạn có thể giúp tôi một ơn nhỏ như vậy và nhấn nút theo dõi,
dù bạn đang nghe ở đâu, điều đó có ý nghĩa rất lớn với tôi.
Đó là ơn duy nhất mà tôi từng yêu cầu bạn.
Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn.
Năm 2020, anh trai tôi Jason đã đến gặp tôi sau khi làm việc hơn một thập kỷ trong ngành tài chính.
Và anh ấy đã nói với tôi, Stephen, có một quyển sách mà bạn cần phải đọc để hiểu về tiền bạc.
Và đó là quyển sách của bạn, Tâm Lý Học của Tiền.
Và đó là cách tôi bước vào thế giới của bạn và hiểu bạn là ai, bạn nghĩ gì.
Và thực sự, quyển sách này đã hình thành cách tôi suy nghĩ về tiền bạc kể từ đó.
Và đây là lý do tại sao tôi rất thích có bạn trên chương trình lần trước, nhưng tôi đã
khăng khăng muốn nói chuyện với bạn một lần nữa với mọi thứ đang diễn ra trong thế giới hiện tại.
Morgan, điều quan trọng nhất mà chúng ta nên nói đến trong lúc này
dựa trên, tôi đoán, tiêu đề phụ của quyển sách này, Những bài học vĩnh cửu về sự giàu có, lòng tham và hạnh phúc là gì?
Cảm ơn bạn, Stephen.
Thật vui khi trở lại.
Tôi nghĩ điều tôi thích về những gì bạn vừa nói, và cảm ơn bạn vì điều đó,
là bạn đã nói rằng cuốn sách đã thay đổi cách bạn nghĩ.
Và điều đó quan trọng bởi vì cuốn sách không nói cho bạn biết phải làm gì.
Trong cuốn sách không có chỗ nào tôi nói, đây là cách bạn nên đầu tư tiền của mình.
Đây là cách bạn nên chi tiêu tiền của mình.
Bởi vì bạn khác với tôi và mọi người khác.
Chúng ta đều khác nhau.
Tôi luôn chỉ quan tâm đến cách mọi người nghĩ.
Giống như, điều gì đang diễn ra trong đầu bạn khi bạn đưa ra quyết định đầu tư?
Và nếu bạn có thể hiểu lòng tham, sợ hãi, rủi ro, ghen tị, đố kỵ, những chủ đề đó,
thì điều đó quan trọng hơn bất kỳ điều gì họ dạy bạn trong một khóa học tài chính tiến sĩ tại Harvard.
Không phải là những kiến thức kỹ thuật không quan trọng, nhưng những điều tâm lý liên quan đến tiền bạc mới là tất cả.
Ý tôi là, rất nhiều vấn đề về tiền bạc trong thế giới thực liên quan đến sự thiếu kiên nhẫn, ghen tị, tham lam.
Chỉ có vậy thôi.
Không phải là mọi người không biết các công thức, không biết dữ liệu, không biết cách tính lãi suất kép bằng tay.
Không có điều đó quan trọng.
Đó là sự ghen tị.
Đó là sự thiếu kiên nhẫn.
Và vì vậy, với tư cách là một nhà văn, đó là điều tôi luôn quan tâm.
Giống như, tôi mệt mỏi với việc mọi người đưa ra lời khuyên và nói, đây là những cổ phiếu bạn nên mua.
Và đây là điều mà nền kinh tế sẽ làm trong quý tới.
Tôi đã nói, không ai giỏi việc đó cả.
Nhưng tôi luôn chỉ thấy thú vị về những gì đang diễn ra trong đầu mọi người.
Và bạn đã hỏi, tại sao điều đó quan trọng ngay bây giờ?
Chà, tôi nghĩ nó luôn quan trọng.
Giống như, những chủ đề đó, bạn biết đấy, tiêu đề phụ là bài học vĩnh cửu.
Bởi vì tôi nghĩ rất nhiều điều này cũng đúng 1.000 năm trước như nó sẽ đúng 1.000 năm từ giờ.
Giống như, lòng tham và ghen tị và sự thiếu kiên nhẫn thì đã được ghi khắc trong cách mọi người suy nghĩ.
Nó luôn như vậy.
Và vì vậy, bạn thấy điều gì đang xảy ra ngay bây giờ với thuế quan và nền kinh tế.
Thị trường chứng khoán đã tăng rất nhiều.
Bitcoin đã tăng rất nhiều.
Vì vậy, những điểm này luôn đúng.
Nhưng hiện giờ chúng đang bị phóng đại.
Nhiều người đã kiếm được rất nhiều tiền từ Bitcoin.
Nhiều người đang mất rất nhiều tiền vì thuế quan.
Vì vậy, lòng tham, sự sợ hãi, ghen tị, tất cả nó dường như va chạm với nhau.
Và điều đó đang diễn ra ngay bây giờ.
Tình hình thuế quan này quan trọng như thế nào mà chúng ta đang gặp phải?
Bởi vì chúng ta thấy điều đó trên hầu hết các bản tin.
Thuế quan.
Trump đã làm điều này.
10% ở đây.
Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt:
Thuế quan chung ở đây.
Điều đó có quan trọng không?
Và có thể nói một cách cụ thể hơn, điều đó có quan trọng với người bình thường không?
Nó có tiềm năng trở thành câu chuyện kinh tế lớn nhất trong cuộc đời chúng ta.
Nhưng nó không nhất thiết phải như vậy.
Một điều rất thú vị về câu chuyện thuế quan là nếu bạn so sánh với 9-11 hoặc COVID, hoặc năm 2008, khủng hoảng ngân hàng, vấn đề thuế quan mà chúng ta đang trải qua ngay bây giờ có thể được kết thúc chỉ trong một phút.
Có một nút trên bàn làm việc của tổng thống nói rằng, kết thúc ngay bây giờ.
Và ngay cả khi điều đó xảy ra, vẫn sẽ có một số thiệt hại kéo dài về mặt niềm tin và uy tín.
Nhưng không có nút nào trên bàn làm việc của tổng thống cho COVID nói rằng, kết thúc tất cả ngay bây giờ.
Nó không tồn tại.
Và 9-11 và Lehman Brothers vào năm 2008, khi những rủi ro đó xảy ra, chúng ta chỉ phải đối phó với chúng cho đến khi chúng kết thúc.
Câu chuyện này khác biệt vì nó có thể và đang thay đổi từng ngày.
Vì vậy, khi mọi người có ý kiến về những gì đang diễn ra ngay bây giờ, ý kiến đó có thể trở nên lỗi thời chỉ sau một giờ.
Nhưng hoàn toàn đúng rằng nền kinh tế toàn cầu, đến một mức độ mà tôi nghĩ mọi người không đánh giá cao đủ, là một cỗ máy rất phức tạp, tinh vi.
Và hầu hết các vấn đề kinh tế xảy ra khi mọi người cố gắng tùy chỉnh cỗ máy đó một chút.
Họ như kiểu, ôi, hãy xoay núm này một độ và xem điều gì xảy ra.
Và rồi thì, ôi, nó nổ tung.
Ôi, tôi không nên làm như vậy.
Thuế quan giống như, hãy đánh nó bằng một cây gậy bóng chày vài lần.
Hãy đánh nó bằng một cái xà beng và xem cái gì xảy ra.
Cỗ máy kinh tế toàn cầu thì kết nối với nhau rất chặt chẽ.
Và nếu bạn đến cửa hàng tạp hóa địa phương của mình, Target, Walmart, hoặc bất cứ nơi nào, và đi vòng quanh và nhìn xem những thứ đó được sản xuất ở đâu.
Nó có mặt khắp nơi trên thế giới.
Nó ở khắp mọi nơi.
Và ngay khi bạn đóng cửa và đặt rào cản lên đó, nó có thể trở thành một vấn đề lớn rất nhanh chóng.
Một điều tôi nhận thấy trong vài tuần qua mà tôi nghĩ là rất thú vị là số lượng bạn bè có học thức và thông minh mà tôi có, họ gửi cho tôi tin nhắn hoặc gọi điện hoặc gửi email và nói, này, bạn có thể giải thích thuế quan là gì không?
Tôi thấy từ này, nhưng tôi không thực sự biết nó là gì.
Và tôi nghĩ điều đó quan trọng vì tôi không nghĩ người bình thường hiểu được điều gì có thể xảy ra với nền kinh tế nếu điều này kéo dài lâu.
Tôi rất vui vì bạn đã nói điều đó vì tôi đã chờ đợi nhiều tuần để hỏi ai đó như bạn, người đã học kinh tế, để giải thích một cách đơn giản về thuế quan và hãy tự do sử dụng phép ẩn dụ.
Tôi nghĩ khoảng 50% số người không biết thuế quan là gì.
Và rồi ở một mức độ từng bước, sự rõ ràng của mọi người càng ngày càng tốt hơn.
Tôi ước đoán khoảng 5% dân số chung có thể diễn đạt được thuế quan là gì, 5% hoặc ít hơn.
Vậy, bạn có thể cho tôi biết thuế quan là gì không?
Điều đầu tiên tôi muốn nói là thuế quan đã được sử dụng hàng trăm năm.
Và có thể có một mục đích rất tốt, hữu ích cho chúng trong nền kinh tế.
Tôi nghĩ rằng với cách chúng được cấu trúc hiện tại ở Hoa Kỳ, đó là một sai lầm lớn.
Nó có tiềm năng trở thành một thảm họa.
Nhưng chúng có thể là một điều hữu ích trong nền kinh tế.
Đây không phải là một vấn đề trắng đen.
Thuế quan là như thế này, hãy giữ cho điều này rất đơn giản.
Hoa Kỳ mua một đống máy tính được sản xuất ở Trung Quốc, một đống iPhone cũng được sản xuất ở Trung Quốc, chúng được xếp trên một con tàu container, và chúng được vận chuyển đến Hoa Kỳ.
Khi chúng đến cảng ở Hoa Kỳ, người nhập khẩu, đó là Apple, mang những chiếc iPhone được sản xuất ở Trung Quốc về.
Một công ty Mỹ.
Phải trả thuế quan.
Ôi, được rồi.
Điều đó được áp dụng.
Và nhiều người, và điều đó rất dễ hiểu tại sao họ lại nghĩ như vậy, sẽ nói, chà, không, trong tình huống đó, Trung Quốc là người phải trả thuế quan.
Và có thể có một tình huống mà Trung Quốc bắt đầu giảm giá iPhone, rằng công ty sản xuất iPhone sẽ giảm giá.
Như vậy có thể có một số bù đắp.
Nhưng người đang phải trả thuế đó là người nhập khẩu.
Vì vậy, thường thì chúng ta nghĩ, chúng ta đã áp thuế quan lên Trung Quốc.
Đúng rồi.
Vậy điều đang diễn ra là Trung Quốc phải chi tiền cho 10%, hoặc tôi nghĩ thuế quan hiện tại khoảng 125, 145.
145.
Con số không quan trọng vì thương mại cuối cùng sẽ dừng lại ở những mức độ đó.
Nó sẽ không xảy ra.
Vì vậy, nếu Apple nhập khẩu một chiếc iPhone bây giờ với mức thuế quan đó, thì Apple sẽ phải trả 145% khi nó đến bờ biển Hoa Kỳ.
Ý tôi là, đây là một ví dụ mà hầu hết mọi người sẽ hiểu.
Thuế bán hàng.
Bạn biết đấy, ở hầu hết các tiểu bang ở Hoa Kỳ, thuế này là 6% đến 10%.
Nếu bạn đến cửa hàng và mua một thứ gì đó, bạn cộng thêm thuế bán hàng vào đó.
VAT ở Anh.
Đúng vậy, công bằng.
Ai trả điều đó không phải là cửa hàng.
Đó là khách hàng.
Vì vậy ngay cả khi thuế được áp lên người bán, người bán sẽ truyền nó cho bạn, khách hàng.
Và nó ngay trên biên lai của bạn, bạn đã mua một thứ gì đó với giá 10 đô la,
và rồi có thuế bán hàng của bạn và đây là số tiền bạn sẽ phải trả cuối cùng.
Và vì vậy mà nó cũng tương tự.
Bây giờ, hãy để tôi giải thích điều này.
Tại sao sẽ có một trường hợp rất hữu ích cho thuế quan để chỉ ra rằng điều này không phải là trắng đen và điều này không phải là, ôi, tất cả thuế quan đều xấu.
Điều này đã xảy ra ở Hoa Kỳ trong thời kỳ COVID.
Chúng ta gần như 100% phụ thuộc vào khẩu trang và khẩu trang 95 được sản xuất ở Trung Quốc và Hàn Quốc và không phải ở Hoa Kỳ.
Vì vậy khi bạn có một cuộc khủng hoảng y tế trong những ngày đầu của COVID và chúng ta như kiểu, chúng ta cần hàng trăm triệu khẩu trang ngay lập tức, thì tất cả đều được sản xuất ở nơi khác.
Chúng ta không muốn ở trong tình huống đó.
Vì vậy, hoàn toàn hợp lý khi áp thuế lên khẩu trang để đảm bảo rằng chúng đắt đến mức nhập khẩu từ nước ngoài khiến chúng ta phải bắt đầu sản xuất chúng tại Hoa Kỳ.
Điều đó là hợp lý.
Cũng giống như với thiết bị quân sự.
Bạn không muốn đi chiến tranh với một quốc gia và phụ thuộc vào quốc gia đó để sản xuất trang thiết bị quân sự của bạn, viên đạn và bom và xe tăng và những thứ tương tự.
Tuyệt đối hợp lý khi có thuế quan áp dụng cho điều đó để đảm bảo rằng chúng được sản xuất tại Hoa Kỳ.
Tuy nhiên, không phải là trắng hay đen, nhưng để có một mức thuế đồng bộ và nói rằng mọi thứ đến từ bất kỳ quốc gia nào, ở bất kỳ đâu trên thế giới, và Trung Quốc sẽ ở một mức độ cực đoan sẽ bị áp thuế lên đó. Và liệu điều đó là 10% cho tất cả các quốc gia hay 145% từ Trung Quốc, bạn biết đấy, tôi đã sử dụng phép so sánh này trước đây rằng nếu bạn nói chuyện với các chuyên gia dinh dưỡng, có một lượng lớn tranh luận về chế độ ăn uống tốt nhất mà bạn nên ăn. Bạn có nên ăn theo kiểu keto không? Bạn có nên ăn chay không? Giống như mọi thứ ở giữa. Họ không, có rất nhiều tranh luận. Tất cả họ đều đồng ý rằng đường tinh luyện là xấu. Không ai, không ai nghĩ rằng đường tinh luyện là tốt. Và thuế quan cũng giống như thế với các nhà kinh tế. Có rất nhiều tranh luận giữa các nhà kinh tế về việc mức thuế suất nên là bao nhiêu? Các khoản trợ cấp nên như thế nào? Chúng ta có nên, bạn biết đấy, như là thị trường tự do so với, bạn biết đấy, so với trợ cấp. Có rất nhiều tranh luận. Không nhà kinh tế nghiêm túc nào nghĩ rằng bạn nên có một cuộc chiến thương mại. Và điều này không phải là mới. Chúng ta đã làm điều này trong hàng trăm năm. Và điều này rất nổi tiếng rằng vào những năm 1930, trong thời kỳ Đại khủng hoảng, chúng ta đã áp dụng, đặt, thuế quan khổng lồ vào những ngày đầu của Đại khủng hoảng. Họ không biết nó được gọi là Đại khủng hoảng vào thời điểm đó vì chúng ta đã áp dụng chúng và nó đã làm tê liệt thương mại toàn cầu. Và thật dễ dàng để nghĩ rằng nếu bạn áp dụng thuế quan lên chính đất nước của bạn, điều đó sẽ làm cho việc sản xuất dễ dàng hơn. Giống như tất cả những công việc mà chúng ta đã chuyển ra nước ngoài để sản xuất ô tô, chúng sẽ đều quay trở lại Mỹ. Và điều đó rất hiếm khi xảy ra như thế khi bạn có một cuộc chiến thương mại. Nhưng điều tôi muốn nói về cuộc chiến thương mại là chúng ta áp dụng thuế quan lên Trung Quốc, họ phản ứng lại bằng cách áp thuế lên chúng ta. Và bạn chỉ đi qua lại, qua lại. Và điều đó giống như sự phá hủy đảm bảo lẫn nhau về mặt kinh tế. Vậy tại sao Trump lại làm điều đó, theo ý bạn? Bởi vì ông ấy đã đưa ra rất nhiều lý do. Ông ấy nói rằng họ đang lừa đảo chúng ta. Ông ấy nói rất nhiều quốc gia đã lừa đảo Hoa Kỳ. Bạn phân tích điều ông ấy đang nói như thế nào? Và bạn tin rằng lý do thực sự nằm ở đâu? Để khen ông ấy, Trump đã rất nhất quán về điều này trong suốt 40 năm qua. Bạn có thể tìm thấy trên YouTube. Ông ấy đã tham gia một cuộc phỏng vấn, tôi nghĩ là vào năm 1986. Ông ấy đã xuất hiện trên Oprah vào năm 1986, nói về việc thương mại tự do không hoàn toàn tự do và rằng Nhật Bản và các quốc gia khác đang lừa đảo chúng ta và rằng giải pháp cho điều đó là các mức thuế. Vì vậy, đây không phải là một quan điểm mới. Đây là một hành trình suốt đời mà ông ấy đã thực hiện. Tôi sẽ nói rằng không nhất thiết quan điểm của Trump, nhưng tôi sẽ nói rằng điều này hoàn toàn hợp lý rằng có một bộ phận lớn của nước Mỹ nhìn lại giai đoạn những năm 1950, 1960, khi chúng ta là một cường quốc sản xuất và nói rằng, đó tốt hơn những gì chúng ta có bây giờ. Và chúng ta nên quay trở lại điều đó. Tôi hiểu tại sao mọi người lại nói như vậy, bởi vì đúng thật là chúng ta đã mất rất nhiều việc làm trong ngành sản xuất trong 50 năm qua. Tôi nghĩ rằng các việc làm trong ngành sản xuất đạt đỉnh vào cuối những năm 1970, và chúng ta đã mất khoảng 10 triệu việc làm trong ngành sản xuất so với những gì chúng ta có vào thời điểm đó. Và tôi hiểu tại sao, nếu tôi ở trong tình huống đó, tôi có lẽ cũng cảm thấy như vậy. Điều tôi phản đối là tình huống mà chúng ta đã có vào những năm 1950 và 1960, khi mà Mỹ là cường quốc sản xuất, đó là một thời kỳ rất đặc biệt mà tôi nghĩ là gần như không thể quay lại, và tôi sẽ giải thích lý do tại sao. Vào cuối Thế chiến II, năm 1945, châu Âu và Nhật Bản nằm trong đống đổ nát. Họ đã bị tàn phá bởi chiến tranh. Mỹ hoàn toàn không bị tàn phá. Và vì vậy chúng ta đã có về cơ bản một sự độc quyền sản xuất toàn cầu trong một khoảng thời gian. Trung Quốc không nằm trong phương trình. Hàn Quốc không nằm trong phương trình. Ấn Độ, Bangladesh, họ cũng không nằm trong phương trình. Nó chủ yếu là Nhật Bản, Hoa Kỳ và châu Âu, trong đó hai nước chỉ đang vật lộn để nuôi sống công dân của họ. Và một khi họ kiểm soát được điều đó, thì như là, chúng tôi phải tái xây dựng những thiệt hại từ cuộc chiến. Vì vậy, Mỹ đã có khoảng 20 năm, từ 1945 đến giữa những năm 1960, với một sự độc quyền sản xuất. Sau đó, có 16 triệu lính Mỹ trở về từ chiến tranh. Và có rất nhiều nhu cầu bị dồn nén cho họ mua nhà, máy giặt, ô tô và radio và tất cả những thứ này. Và tất cả đều được sản xuất tại Mỹ vì không ai khác có thể sản xuất chúng. Và điều đó đã tạo ra một khoảng thời gian rất đặc biệt khi, vì chúng ta có một sự độc quyền sản xuất, có nhà máy khắp nơi. Chúng ta đã xây dựng rất nhiều nhà máy trong thời kỳ chiến tranh. Có nhu cầu không giới hạn cho những sản phẩm đó. Và đây cũng là một phần quan trọng. Những người lao động bàn giấy trong thời kỳ đó không kiếm được nhiều tiền so với những gì họ đã làm trước đó hoặc kể từ đó. Điều đó rất quan trọng vì mức lương mà những công nhân sản xuất lao động chân tay đang kiếm được cảm thấy rất tuyệt so với việc so sánh. Vì vậy, nếu bạn là một công nhân ô tô ở Detroit và bạn so sánh mức lương của mình vào năm 1955 với một kế toán viên địa phương hoặc nha sĩ hoặc bác sĩ, so với ngày nay, bạn sẽ như, ôi, cũng khá tốt. Vâng, bác sĩ kiếm nhiều hơn tôi, nhưng không nhiều hơn tôi lắm. Bạn biết đấy, tôi lái một chiếc Chevy. Anh ấy lái một chiếc Cadillac. Của anh ấy thì đẹp hơn một chút, nhưng chúng tôi đang sống những cuộc sống giống nhau. Và vì vậy tôi nghĩ rằng nhiều cảm giác thịnh vượng trong những năm 50 và 60 là giai đoạn rất độc đáo của sự độc quyền sản xuất khi châu Âu và Nhật Bản đang tái xây dựng. Và so với những công nhân khác, cảm giác này thật tuyệt vời. Và rồi vào khoảng những năm 1970, Nhật Bản và châu Âu đã hồi phục từ những tàn phá của Thế chiến II, và họ đã trở thành những cường quốc sản xuất theo cách riêng của họ. Và tôi không nghĩ chúng ta thực sự hiểu điều này ở Mỹ cho đến khi ba công ty xuất hiện, đó là Toyota, Honda và Nissan. Và họ bắt đầu bán ô tô tại Mỹ. Ban đầu, rất dễ để nói, nhìn những món đồ chơi như máy cắt cỏ mà họ đang nhập khẩu. Bởi vì bạn so sánh một chiếc Honda Civic đầu tiên với một chiếc Chevy Camaro trong những năm 70. Và thật sự, bạn không thể so sánh chúng.
Vì vậy, lúc đầu, phản ứng của các công ty ô tô Mỹ là những người này thật nực cười. Không ai sẽ mua những chiếc xe nhỏ này. Nhưng rồi giá xăng tăng vọt vào những năm 70 và 80. Và đột nhiên, những chiếc xe mà người Mỹ muốn lại là chiếc Honda Civic bé nhỏ được tiết kiệm nhiên liệu rất tốt. Và khi họ bắt đầu mua chúng, họ đã nói, ừ, chiếc Toyota này, chiếc Honda này, chiếc Nissan này, thực sự là những chiếc xe khá tốt. Thực sự là chúng được xây dựng khá tốt. Và tôi nghĩ có rất nhiều sự phủ nhận từ các nhà sản xuất Mỹ rằng những quốc gia khác mà trước đây không nổi lên trong 20 năm từ góc độ nguồn cung cấp sản xuất toàn cầu, giờ thực sự rất giỏi trong lĩnh vực này. Và rồi có một điều khác đã xảy ra. Để kết thúc vấn đề này, có lẽ đây là phần quan trọng nhất. Lý do mà bạn không thể mong đợi hợp lý rằng cường quốc sản xuất sẽ trở lại như trước đây là, đúng, chúng ta đã chuyển việc làm đến Trung Quốc, Mexico, Canada và Ấn Độ mà trước đây là của Mỹ. Và điều đó đã góp phần vào sự suy giảm mạnh mẽ trong việc làm trong ngành sản xuất. Nhưng một yếu tố lớn hơn ở đây là tự động hóa. Nếu bạn nhìn vào, như tôi thách thức mọi người làm điều này. Hãy vào YouTube và xem một dây chuyền lắp ráp Tesla ở Hoa Kỳ. Tôi sẽ đưa nó lên màn hình. Nó thực sự là, những gì bạn sẽ thấy, thật tuyệt vời. Nó là một kỳ tích của kỹ thuật. Những gì bạn sẽ thấy là những đoàn quân và đoàn quân của robot và rất ít người. Và nếu bạn so sánh với dây chuyền lắp ráp những năm 1950, những gì bạn thấy là sức mạnh bắp tay và những lưng người, và những người kéo vật liệu. Vậy nên, vì chúng ta đã quá giỏi về tự động hóa, ngay cả khi chúng ta mang sản xuất trở lại Mỹ, và chúng ta vẫn thực hiện nhiều sản xuất ở Mỹ, nó không yêu cầu số lượng công việc như trước đây. Nó không yêu cầu số lượng nhân lực. Và những người làm việc trên dây chuyền sản xuất Tesla, về cơ bản, là làm việc trên máy tính, giám sát các robot. Tôi có một thống kê mà tôi thấy luôn thú vị. Năm 1950, có một nhà máy thép ở Gary, Indiana. Nó sản xuất 5 triệu tấn thép và có 30,000 công nhân. Ngày nay, nó vẫn hoạt động. Nó sản xuất 8 triệu tấn thép và có 2,000 công nhân. Vì vậy, nó sản xuất nhiều thép hơn hôm nay so với những năm 1950. Và họ đã giảm từ 30,000 công nhân xuống còn 2,000. Bởi vì những gì từng được thực hiện bằng sức lực và bắp tay, giờ đã được thực hiện bằng máy móc và robot. Và điều đó không khác gì so với những gì đã xảy ra trong nông nghiệp, nơi mà một trang trại 200 năm trước chỉ có cái cuốc và cái xẻng. Còn hôm nay, nó có máy kéo và máy gặt. Giống như, điều tương tự đã xảy ra với dây chuyền lắp ráp. Vì vậy, để kết thúc tất cả những điều đó, tôi hiểu và tôi đồng cảm với những người nói rằng, chúng ta cần mang sản xuất trở lại Mỹ. Chúng ta đã mất đi những gì chúng ta từng có. Tôi hiểu và tôi tôn trọng điều đó. Nhưng tôi nghĩ rằng những hoàn cảnh đặc biệt và sự tự động hóa khiến điều đó trở nên rất khó xảy ra. Trung Quốc đã làm thế nào để có mặt ở đó? Và tại sao họ lại là nhà máy của thế giới? Những thành phần cốt lõi nào đã giúp họ có thể sản xuất tất cả những thứ mà chúng ta sử dụng hàng ngày với giá chỉ bằng một phần nhỏ so với giá mà họ có thể sản xuất ở đây? Tim Cook của Apple đã có một cuộc phỏng vấn rất thú vị cách đây vài tuần. Và ông ấy nói, bạn có thể nghĩ rằng chúng tôi sản xuất iPhone ở Trung Quốc vì có chi phí lao động thấp. Và ông đã nói, điều đó không còn đúng nữa. Trước đây thì đúng. Nhưng Trung Quốc không còn là quốc gia có chi phí lao động thấp nữa. Điều đó đã chuyển sang Bangladesh, Campuchia và những nơi khác. Lý do họ sản xuất ở Trung Quốc là vì chuyên môn. Và tôi nghĩ rằng việc thừa nhận điều này cũng không sao, và mọi người nên thừa nhận rằng đất nước của bạn và cả công ty của bạn và bạn cá nhân có thể rất giỏi trong một số lĩnh vực và không giỏi trong những lĩnh vực khác. Trung Quốc thực sự rất giỏi và cực kỳ tài năng trong sản xuất công nghiệp thấp. Sản xuất công nghiệp thấp có thể bao gồm mọi thứ từ bể bơi phao đến các thiết bị điện tử cơ bản. Họ rất giỏi trong lĩnh vực này. Tôi đã nói chuyện với một giám đốc điều hành cách đây vài tuần. Và ông ấy đã nói, và ông ấy tổng quát ở đây. Nhưng ông ấy nói, nếu bạn đến một nhà máy Trung Quốc và bạn nói, tôi muốn làm một bộ phận này. Đây là bước một, bước hai, bước ba, và cách làm nó. Họ sẽ làm tốt hơn bất kỳ ai trên thế giới. Không ai có thể đánh bại họ ở đó. Nhưng nếu bạn đến cùng một nhà máy đó và bạn nói, làm ơn hãy thiết kế cho tôi một bộ phận mới, họ không giỏi trong việc đó. Người Mỹ thì giỏi hơn rất nhiều trong việc đó. Và đó là lý do mà mặt sau của iPhone của bạn ghi, thiết kế ở California, sản xuất ở Trung Quốc. Giống như, đó chính là sự chuyên môn hóa trong lao động. Và tôi nghĩ Mỹ là đất nước tốt nhất trên thế giới trong một vài lĩnh vực. Khởi nghiệp, công nghệ, dịch vụ, và sản xuất cao cấp, như máy bay và tên lửa. Và chúng tôi không phải là tốt nhất trên thế giới trong sản xuất công nghiệp thấp. Và điều đó không sao cả. Đó không phải là một lời xúc phạm. Đó không phải là một sự châm biếm. Có sự chuyên môn hóa trong lao động. Vì vậy, tôi nghĩ Trung Quốc đã rất giỏi trong một điều trong khoảng thời gian mà chúng ta luôn rất giỏi trong những điều khác nhau. Và tôi nghĩ đó là lý do mà toàn cầu hóa diễn ra, như là vì nhiều người, không phải cho tất cả mọi người. Vì vậy, nếu bạn không đồng ý với điều này, tôi hiểu. Nhưng lý do hệ thống kinh tế hoạt động rất tốt trong 30 năm qua là vì chúng ta thực sự đã trở nên giỏi trong việc chuyên môn hóa trong lao động. Bạn thiết kế iPhone. Bạn sản xuất iPhone. Cả hai chúng ta đều có lợi hơn vì điều đó. Tôi muốn phát phát lại đoạn clip mà bạn đang nói đến với Tim Cook vì tôi nhớ đã nhìn thấy nó. Và đúng, đó là một khoảnh khắc thật đáng ngạc nhiên với tôi. Đối với bất kỳ ai không biết, Tim Cook là Giám đốc điều hành của Apple. Và ông đã lãnh đạo Apple hơn một thập kỷ. Và như bạn biết, hầu hết các sản phẩm của Apple, theo như tôi hiểu, được sản xuất ở Trung Quốc. Có một sự nhầm lẫn về Trung Quốc rằng, và để cho tôi ít nhất đưa ra ý kiến của tôi, quan niệm phổ biến là các công ty đến Trung Quốc vì chi phí lao động thấp. Tôi không chắc họ đến phần nào của Trung Quốc, nhưng sự thật là Trung Quốc đã ngừng là quốc gia có chi phí lao động thấp từ nhiều năm trước.
Và đó không phải là lý do để đến Trung Quốc từ góc độ cung ứng. Lý do là do kỹ năng và số lượng kỹ năng ở một địa điểm, cũng như loại kỹ năng mà nó có. Chẳng hạn, các sản phẩm chúng tôi làm yêu cầu công cụ rất tiên tiến. Độ chính xác mà bạn phải có trong công cụ và làm việc với các vật liệu mà chúng tôi sử dụng là rất hiện đại. Kỹ năng trong ngành công cụ rất sâu sắc ở đây. Bạn biết đấy, ở Mỹ, bạn có thể có một cuộc họp của các kỹ sư công cụ, và tôi không chắc chúng tôi có thể lấp đầy căn phòng. Ở Trung Quốc, bạn có thể lấp đầy nhiều… Tôi nghĩ rằng, khi tôi xem điều đó, tôi có thể hiểu tại sao lại có phản ứng tự nhiên cho mọi người như là, không, nếu họ có thể làm được, chúng tôi cũng có thể làm được. Và một lần nữa, tôi không nghĩ rằng đó là một sự xúc phạm khi nói rằng, các quốc gia, giống như, chúng tôi thực sự giỏi ở một số lĩnh vực và kém hơn ở những lĩnh vực khác. Làm sao điều đó có thể không đúng? Họ có mức sống khác nhau, theo những gì tôi hiểu? Đó có phải là một phần của bài toán không? Ồ, đúng rồi, chính xác. Ý tôi là, rất nhiều điều trong số đó là, bạn biết đấy, nếu bạn yêu cầu người Mỹ làm việc với mức lương đó, họ sẽ tuyệt đối từ chối, chỉ bởi vì những kỳ vọng mà chúng tôi có. Và đó là một điều tốt. Chúng tôi nên tự hào về điều đó, rằng chúng tôi có một mức sống không cho phép hoặc mọi người sẽ không chịu đựng việc kiếm được 5 đô la một ngày hay bất cứ điều gì đó. Điều đó có nghĩa là các sản phẩm sẽ được sản xuất rẻ hơn. Đúng vậy. Rẻ hơn đáng kể. Đúng rồi, đúng rồi. Và, bạn biết đấy, đây là nơi tôi hiểu tại sao mọi người có thể nhướng mày khi nghe điều này. Nhưng rất nhiều lý do mà hệ thống hiện đại, cách nó hoạt động, là khi bạn có sự chuyên môn hóa, các sản phẩm trở nên rẻ hơn. Và rồi iPhone có giá 1.000 đô la, khi trong bất kỳ thế giới nào khác, nó sẽ có giá 4.000 đô la nếu chúng tôi xây dựng nó ở Hoa Kỳ với mức lương mà mọi người sẵn sàng chấp nhận ở Hoa Kỳ. Vậy tác động đến người trung bình đang lắng nghe điều này là gì bây giờ? Và nếu cuộc chiến thương mại này tiếp tục, nếu những mức thuế này tiếp tục, tác động mà họ sẽ thấy trong cuộc sống của họ sẽ là gì? Nó rất khó đoán, bởi vì như tôi đã nói trước đó, nó có thể bị mất. Vì vậy, bất kỳ ai đưa ra dự đoán chắc chắn, ôi, đây sẽ là điều xảy ra tiếp theo, đó không phải là cách mà bất kỳ điều gì trong số này hoạt động. Nhưng bạn có thể nói rằng nếu các mức thuế kéo dài, sẽ có một trong hai điều xảy ra, hoặc cả hai điều sẽ xảy ra. Những thứ mà chúng tôi nhập khẩu sẽ trở nên đắt hơn nhiều. Hoặc cái mà ngày càng có khả năng xảy ra ở những nơi như Trung Quốc, nếu đó là 145%, thì thương mại chỉ đơn giản là dừng lại. Và sau đó có thể bạn chỉ khoảng vài tuần nữa sẽ thấy các kệ hàng trống đối với một số sản phẩm trong một số trường hợp. Ý tôi là, nếu bạn đang mua, bạn biết đấy, một đôi dép từ Trung Quốc với giá 1 đô la, và bây giờ đột nhiên chúng là 2,45 đô la. Nếu bạn là một nhà nhập khẩu, trong nhiều tình huống như vậy, họ sẽ nói rằng, như vậy thì không thể làm việc được. Hoặc nếu chiếc iPhone mà trước đây có giá 1.000 đô la giờ sẽ có giá 2.500 đô la, Apple có thể chỉ nói, thực sự không có thị trường cho điều đó. Chúng tôi không thể thực sự bán những cái đó. Hãy dừng lại và chờ đợi mọi thứ xảy ra. Chúng tôi đã thấy điều đó. Tôi chắc tin tức này sẽ thay đổi khi tin tức được phát sóng. Điều này đang diễn ra rất nhanh. Nhưng hàng hóa nhập khẩu bằng container từ Trung Quốc đã giảm mạnh trong những tuần gần đây, điều này hoàn toàn như bạn mong đợi khi bạn đánh thuế cao như vậy. Ý tôi là, nếu bạn đang mua một ngôi nhà với giá 1 triệu đô la, và đột nhiên họ đánh thuế 145% lên đó, bạn sẽ không mua ngôi nhà. Và đó là những gì đang xảy ra bây giờ. Bạn sẽ thật ngu ngốc nếu không chờ đợi. Đúng vậy. Tôi đã ngồi đây hôm qua với CEO, và cô ấy đã nói với tôi rằng cô ấy nhận được phần lớn các sản phẩm của mình, gần như tất cả đều từ Trung Quốc. Và khi cô ấy xem xét tình hình thuế quan, cô ấy đã nhận ra rằng nếu cô ấy mua những sản phẩm đó và bán chúng với mức giá hiện tại, cô ấy đang lỗ tiền trên mỗi đơn vị. Vì vậy, cô ấy nói, tôi sẽ lỗ 9 đô la khi nhập khẩu một cái váy, chẳng hạn. Như vậy, tôi không có lý do gì để tiếp tục bán cái váy đó. Và sự lựa chọn duy nhất của tôi là tăng giá lên khoảng 150% cho khách hàng của tôi. Đúng vậy. Hai khả năng có thể xảy ra, nếu tình hình này tiếp tục, là giá cả cao hơn nhiều và các kệ hàng trống. Và tôi không nghĩ ai biết khi nào hoặc trong mức độ nào điều đó có thể xảy ra. Và nút trên bàn mà nói rằng, và tất cả điều này, có thể được nhấn trước khi điều đó xảy ra. Nhưng nếu điều đó kéo dài, đó là điều có khả năng xảy ra. Còn tác động đến lòng tin ở Hoa Kỳ thì sao? Bởi vì… Vâng, điều đó rất lớn. Bạn có thể giải thích cho tôi không? Lòng tin là điều khó khăn vì bạn không biết nó có giá trị như thế nào cho đến khi bạn mất nó. Nhưng một khi bạn mất nó, bạn sẽ nói, ôi, đó là tất cả mọi thứ. Và các nhà đầu tư nước ngoài, những người không sống ở Hoa Kỳ, có 30 triệu tỷ đô la đầu tư ở Mỹ. Đó chỉ là trong cổ phiếu và trái phiếu. Chưa kể đến bất động sản hoặc tòa nhà văn phòng, chỉ trong cổ phiếu và trái phiếu, 30 triệu tỷ đô la họ đã đầu tư. Và một phần lớn lý do họ làm điều đó, ừ thì có nhiều lý do. Một trong số đó là vì nó được nhìn nhận chủ yếu là một nền kinh tế đáng tin cậy, một nền kinh tế ổn định, một nền kinh tế có quy tắc và luật lệ dự đoán được và lòng tin mà bạn không thể nói điều tương tự về Nga. Và vì vậy khi các nhà đầu tư toàn cầu đang tìm nơi để gửi gắm tiền của họ, điều này đã là trường hợp trong 80 năm qua. Mỹ thường đứng đầu danh sách đó. Cũng có một điều rằng rất nhiều lý do mà họ đầu tư tiền vào Mỹ là vì họ phải, vì họ có thâm hụt thương mại với chúng ta. Vì vậy, nếu Trung Quốc đang bán cho chúng ta nhiều hơn so với số họ mua từ chúng ta, như là chúng ta đang nhập khẩu nhiều hơn từ Trung Quốc so với việc xuất khẩu trở lại cho họ, họ sẽ cuối cùng có rất nhiều đô la Mỹ. Và họ cần phải làm gì đó với những đô la đó. Họ phải đầu tư chúng ở đâu đó. Và trong lịch sử, điều đó đã nằm trong trái phiếu kho bạc, điều này đã làm giảm lãi suất của chúng tôi, và điều đó là tốt cho mọi người. Và trái phiếu kho bạc là gì? Đó là khoản nợ mà chính phủ phát hành từ chính phủ liên bang.
Đó là một khoản trái phiếu, bạn đang cho chính phủ vay tiền, và họ hứa hẹn trả lại cho bạn cộng với lãi suất.
Đúng rồi.
Vì vậy, sẽ có ít người làm điều đó hơn nếu họ có ít niềm tin hơn vào Hoa Kỳ. Ít niềm tin và cũng ít nhu cầu làm điều đó vì họ không có nhiều đô la để đầu tư.
Chúng ta có đang hướng tới một cuộc suy thoái không? Bởi vì tôi đã thấy một số thông kê trước đó cho biết khả năng xảy ra suy thoái đã tăng lên 45%, đây là mức cao nhất kể từ tháng 12 năm 2023, do các loại thuế quan.
Điều đó đến từ Reuters.
Thật thú vị khi mọi người chỉ ra xác suất suy thoái là 45% vì họ không thể sai. Nếu không có suy thoái, họ sẽ nói, vâng, chúng tôi đã nói rằng xác suất là 45%. Chúng tôi không nói rằng điều đó sẽ xảy ra.
Vì vậy, câu trả lời của tôi, nếu bạn hỏi rằng chúng ta có đang hướng tới một cuộc suy thoái không, sẽ luôn là có. Nếu bạn hỏi tôi cách đây một năm, nếu bạn hỏi tôi cách đây năm năm, theo lịch sử, đã có suy thoái. Trong thời hiện đại, cứ mỗi bốn đến năm năm thì có một cuộc suy thoái xảy ra.
Vì vậy, chúng ta không nên giả vờ rằng khi chúng xảy ra, chúng là một điều gì đó bất ngờ. Đó là một đặc điểm không thể tránh khỏi mà bạn luôn có suy thoái. Nhưng điều này có gây ra nó không?
Suy thoái là gì? Về mặt kỹ thuật, một cuộc suy thoái diễn ra khi GDP trong nền kinh tế, GDP chỉ là sản lượng kinh tế. Kinh tế đang hoạt động bao nhiêu? Khi điều đó giảm liên tiếp trong hai quý. Đó là định nghĩa kỹ thuật.
Đối với hầu hết mọi người, bạn không cần phải lo lắng về những định nghĩa kỹ thuật vì một cuộc suy thoái trong tâm trí của bạn là khi bạn cảm thấy tồi tệ hơn về mặt kinh tế trong một khoảng thời gian dài, khi bạn cảm thấy bạn không thể tìm được việc làm hoặc hàng xóm, bạn cùng phòng không thể tìm được việc và điều đó bắt đầu ảnh hưởng đến bạn.
Nó giống như, định nghĩa của việc bị ốm là gì? Chà, đó là khi bạn không cảm thấy tốt, nhưng bạn có thể có định nghĩa kỹ thuật hơn thế. Nhưng đối với hầu hết mọi người, suy thoái là khi bạn không cảm thấy tốt về mặt kinh tế.
Bạn không lo lắng về suy thoái sao? Không phải là tôi không lo lắng, nhưng điều đó giống như nói, nếu bạn sống ở Florida, bạn có lo lắng về bão không?
Câu trả lời là có, bạn nên lo lắng về bão, nhưng bạn cũng biết với 100% chắc chắn rằng chúng sẽ đến. Nếu bạn chọn sống ở Florida và sống ở đó trong 40 năm, bạn biết rằng mình sẽ bị ảnh hưởng với xác suất 100%.
Vì vậy, không phải là tôi không lo lắng về điều đó. Mà là tôi nghĩ rằng điều đó là không thể tránh khỏi, luôn như vậy, bất kể điều gì đang xảy ra. Điều này không liên quan gì đến các loại thuế quan. Không, với các loại thuế quan, điều đó luôn đúng.
Và vì vậy đây là lúc ở cấp độ cá nhân, cá nhân, như khoảng trống để sai sót trong tài chính của bạn là rất quan trọng.
Ý tôi ở đây là tiết kiệm, có khoản đệm, sợ nợ. Là khi mọi người đều ổn, khi bạn có việc làm ổn định và có một khoản lương tốt và thị trường chứng khoán đang lên và Bitcoin đang tăng, mọi người cảm thấy tuyệt vời. Bạn cảm thấy tuyệt vời.
Và không, thật hiếm khi trong tình huống đó bạn tưởng tượng rằng mình sẽ mất việc hoặc mất việc và không thể tìm được việc khác trong sáu tháng hoặc cần phải di chuyển hoặc ly hôn hoặc gặp vấn đề sức khỏe, không ai muốn tưởng tượng điều đó.
Nhưng sự thật là như thế này: xác suất mà ít nhất một trong số những điều này sẽ xảy ra với bạn và tôi trong 30 năm tới là gì? Mất việc lớn hoặc chỉ là một tác động lớn đến doanh nghiệp của chúng ta. Ly hôn, ung thư, con cái không nghe lời. Tôi có thể tiếp tục.
Xác suất mà ít nhất một trong số đó sẽ xảy ra với bạn và tôi trong 30 năm là 100%. Và đối với nhiều người, họ sẽ trải qua tất cả những điều đó.
Và vì vậy, ý tưởng rằng cuộc sống là mong manh và nền kinh tế là mong manh, các quốc gia là mong manh, là như mọi người không nhất thiết phải muốn thừa nhận điều đó vì thật khó để ra khỏi giường vào buổi sáng nếu bạn thừa nhận điều đó với chính mình.
Nhưng tôi nghĩ rằng điều đó là không thể tránh khỏi. Và nó không nhất thiết phải đáng sợ nếu bạn có tâm lý đúng đắn về nó, chỉ đơn giản là, vâng, khi thời điểm tốt, tôi không mong đợi chúng kéo dài mãi mãi. Đó không phải là cách thế giới vận hành.
Và tài chính đúng đắn về nó là như thế này, vâng, khi thời điểm tốt, tôi sẽ tiết kiệm vì tôi biết rằng điều này có thể không kéo dài mãi mãi. Và điều tôi đánh giá cao hơn bất cứ điều gì với tiền bạc là sự độc lập.
Không phải là những chiếc xe flashy hay những ngôi nhà. Tôi muốn độc lập để khi nền kinh tế đi xuống và có một cuộc suy thoái và mọi thứ trở nên tồi tệ, tôi muốn có một mức độ kiểm soát về nơi tôi làm việc, nơi tôi sống, những gì tôi có thể làm, khả năng hỗ trợ gia đình tôi.
Điều đó là điều quan trọng nhất. Và vì vậy, khi mọi thứ diễn ra tốt đẹp, và đối với nhiều người, chúng chưa như vậy trong vài năm qua, nhưng đối với nhiều người, chúng đã như vậy. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là, tôi nghĩ đó là một kỹ năng tâm lý chính trong cuộc sống nói chung.
Điều này vượt ra ngoài tiền bạc là nhận ra khi mọi thứ quá tốt và chuẩn bị cho bản thân để chúng sẽ đi theo hướng khác như chúng sẽ biết chắc chắn.
Sự độc lập bạn đánh giá cao. Nghe có vẻ giống như tự do với tôi.
Vâng.
Bạn có thể cho tôi biết cách đạt được tự do về tài chính và tôi nên nghĩ gì trong bối cảnh của một thế giới đang thay đổi với tốc độ đáng kinh ngạc như vậy?
Khi chúng ta nói về các loại thuế quan và cuộc suy thoái và bây giờ là AI, tôi đã suy nghĩ trong vài tuần qua, rằng chiến lược tài chính cá nhân của tôi nên như thế nào? Tôi nên suy nghĩ về nó như thế nào?
Đó có phải là một chiến lược? Có phải là tâm lý? Có phải là tư duy? Đó là điều gì mà tôi nên suy nghĩ để sống sót qua thời kỳ thay đổi tuyệt vời này và các vấn đề kinh tế dưới thời Trump và vượt qua bên kia với tự do và sự độc lập mà bạn và tôi đều rất quý trọng?
Nghe có vẻ như một câu trả lời mơ hồ, nhưng tôi nghĩ có nhiều sự thật trong điều này. Và tôi sẽ giải thích ngay.
Nó chủ yếu là một tư duy. Và điều này nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi sẽ giải thích ý nghĩa của nó.
Bà ngoại chồng tôi, bà đã qua đời cách đây vài năm. Bà đã 92 tuổi khi bà qua đời. Bà sống chỉ bằng trợ cấp xã hội trong suốt 30 năm.
Tôi nghĩ bà ấy nhận được 1,700 đô la mỗi tháng từ An sinh xã hội. Bà ấy không có gì khác. Không có tiền tiết kiệm, không có lương hưu, không có gì cả. Bà là người hạnh phúc nhất. Tôi đã gặp nửa tá tỷ phú trong đời. Chắc chắn bạn cũng vậy. Không ai trong số họ hạnh phúc như bà. Và về mặt kỹ thuật, bà đã gần như bị phá sản về tài chính. Nhưng bà có một mức độ giàu có tâm lý mà không ai sánh kịp. Và lý do là chỉ với 1,700 đô la mỗi tháng, đó là tất cả những gì bà cần. Bà hoàn toàn hạnh phúc khi làm việc trong vườn, ngắm chim, đi dạo, thư giãn, đọc sách từ thư viện. Hoàn toàn thỏa mãn với tất cả những điều đó. Bà không cần gì hơn. Vì vậy, bà ấy có rất ít tiền, nhưng bà muốn còn ít hơn nữa. Và như vậy, bà ấy có một mức độ độc lập mà nhiều tỷ phú không có. Bởi vì nếu bạn là một tỷ phú, nếu bạn có một tỷ đô la trong tài khoản ngân hàng, nhưng bạn bị ràng buộc bởi công việc, nhân viên, nhà cung cấp và khách hàng của mình, bạn thức dậy lúc ba giờ sáng đổ mồ hôi vì bạn nhận được một email và bạn bị căng thẳng về nó. Thực ra bạn có rất ít độc lập trong tình huống đó. Cổ đông của bạn, các cơ quan quản lý sẽ giám sát bạn. Ý tôi là, chúng ta thấy điều này, tôi không nói về ai cụ thể ở đây, nhưng chúng ta đã thấy nhiều người rất giàu trở thành kẻ nịnh hót với chính trị gia. Và sự thật là nhiều tỷ phú lớn như vậy hoàn toàn phụ thuộc vào các chính trị gia và các cơ quan quản lý để duy trì động lực của họ. Và vì vậy, bà ngoại chồng tôi với 1,700 đô la mỗi tháng có một mức độ độc lập cao hơn nhiều người trong số đó. Và đó là lý do tại sao tôi nói nhiều điều này là một tư duy, vì sự thật là đại đa số những người nghe điều này có thể có một mức độ độc lập. Không phải là bạn có thể nghỉ hưu vào ngày mai, nhưng bạn có thể có một mức độ độc lập tài chính. Khi bạn nhận ra rằng chìa khóa là quản lý kỳ vọng của bạn nhiều hơn là, làm thế nào tôi có thể tích lũy được nhiều tiền nhất có thể? Thật dễ dàng để nghĩ rằng, làm thế nào để bạn trở nên độc lập về tài chính? Như là tiết kiệm một khoản tiền lớn. Và có một phần sự thật về điều đó. Dĩ nhiên, đó là một phần của nó, nhưng nhiều hơn là bạn muốn sống một cuộc sống như thế nào? Bởi vì nếu kỳ vọng của bạn tăng nhanh hơn tài sản ròng của bạn, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy độc lập. Không bao giờ. Bạn có một trăm tỷ đô la, nhưng nếu bạn muốn nhiều hơn và nhiều hơn nữa, như vậy, sẽ không bao giờ cảm thấy đủ. Hoặc nếu bạn thích ngắm chim và đọc sách như bà ngoại chồng tôi, với 1,700 đô la mỗi tháng, bạn hoàn toàn ổn. Bạn đã đủ cho 30 năm. Bạn giàu có. Bạn giàu có. Và tự do. Bà ấy giàu có về tâm lý, mặc dù về tài chính thì nghèo. Và tôi nghĩ đó là điều lớn nhất về nó. Adam Smith, người được coi là nhà kinh tế vĩ đại nhất từng sống. Điều này đã xảy ra cách đây 300 năm. Ông đã từng viết về điều này. Ông đã hỏi, tại sao con người lại làm việc chăm chỉ như vậy? Và ông chỉ ra rằng, đó là một câu hỏi đơn giản, nhưng tại sao con người lại làm việc chăm chỉ như vậy? Và ông nói, không thể chỉ vì sự sinh tồn của chúng ta, vì ngay cả những người nghèo khi ông viết về điều đó cũng có nhà cửa và thực phẩm đầy đủ hầu hết thời gian, ông nói, còn lý do nào nữa? Và lý do đó, ông đã viết, là để được người khác nhìn nhận. Và điều đó giống như chú ý và sự ngưỡng mộ. Họ muốn trở nên giàu có để có thể sở hữu một ngôi nhà lớn hơn và một chiếc xe đẹp, không phải trong thời của ông, nhưng họ muốn được người khác chú ý. Nhưng ông đã nói, không phải vì bạn cần tiền, vì ngay cả trong thời của ông, 300 năm trước ở Scotland, ông đã nói, nhìn xem, vào thời đó người ta có nhà cửa và thực phẩm. Vậy, họ đang làm điều này vì cái gì? Và ông không chỉ trích điều đó. Ý kiến chính của ông là họ đang đi ra ngoài và đổi mới. Chúng ta sẽ có công nghệ tuyệt vời. Và như vậy, thật tuyệt khi đi làm điều đó. Nhưng lý do để làm điều đó không phải vì họ phải dừng lại. Bây giờ, tất nhiên, hầu hết mọi người để có chỗ ở và thực phẩm phải làm việc, nhưng họ làm nhiều hơn mức cần thiết vì họ muốn một điều gì khác ngoài sự độc lập. Liệu có một cơ sở tiến hóa cho điều này không? Tôi đã suy nghĩ ngày hôm trước sau khi xem một cuộc phỏng vấn với Naval, nơi Naval nói về cách từ góc độ tiến hóa, con người thực sự không hiểu khái niệm về sự giàu có, bởi vì một thời, khi chúng ta còn là những người sống trong hang động, sự giàu có là những gì bạn có thể mang theo. Đúng vậy. Nhưng chúng ta hiểu khái niệm về địa vị, điều rất quan trọng đối với chúng ta trong bộ lạc của mình và đã có thể tạo ra sự sống hoặc cái chết cho nhiều người trong số chúng ta. Vì vậy, mặc dù các tỷ phú có tất cả số tiền trên thế giới, điều tiếp theo họ muốn làm là bắt đầu một podcast. Bạn hiểu ý tôi không? Đúng rồi, đúng rồi. Vì điều đó không đủ. Cứ như tất cả những ai tôi biết đều như vậy. Và điều nhiều người trong số họ làm là khi họ có tất cả tiền trong thế giới, điều họ muốn là sự bất tử. Và bạn thấy những người này cố gắng sống mãi. Đúng, đúng, đúng. Điều đó cũng xảy ra. Thật thú vị. Nhưng điều đó liên quan đến địa vị bởi vì địa vị là sự tồn tại lâu dài. Đúng vậy. Nếu bạn có địa vị, bạn có thực phẩm, bạn có khả năng sinh sản một thời. Đúng vậy. Vì vậy, đó là cùng một khao khát tiến hóa để sống sót. Đúng vậy. Harvey Firestone, người từng là một ông trùm lốp xe cách đây 100 năm, Firestone đã viết về điều này trong hồi ký của ông. Ông đã nói rằng, mỗi người giàu có mà ông biết, khi họ có tiền, sẽ mua một ngôi nhà lớn hơn rất nhiều so với nhu cầu của họ. Không chỉ lớn hơn nhu cầu của họ, mà còn lớn hơn cả mong muốn của họ. Bởi vì một ngôi nhà khổng lồ thực sự là một cơn ác mộng to lớn. Mái nhà rỉ nước và mọi thứ đều hỏng hóc. Quản lý nó là một cơn ác mộng lớn. Vì vậy, ông đã viết trong hồi ký của mình rằng, tại sao chúng ta lại làm điều này? Và ông đã làm như vậy.
Anh ấy nói rằng, tôi đã mua một ngôi nhà lớn hơn nhiều so với tôi muốn. Và điều đó thật phiền phức, nó trở thành gánh nặng, nhưng tất cả chúng ta đều làm như vậy. Và anh ấy hỏi, tại sao? Anh ấy nói rằng, nó phải là vấn đề địa vị. Không có ích lợi gì trong một ngôi nhà 40 phòng ngủ, bằng không. Có rất nhiều khó khăn trong việc bảo trì. Nhưng anh ấy nói, mỗi người trong chúng ta đều làm như vậy. Và anh ấy nói, ngay cả Henry Ford, người được coi là người tiết kiệm nhất, cũng sống trong một biệt thự khổng lồ ở Detroit. Anh ấy nói, điều đó thật tự nhiên. Và anh ấy nói, đơn giản là vì chúng ta muốn thể hiện với người khác. Nó không phải là vấn đề chính đáng. Nó không làm cho cuộc sống của chúng ta tốt hơn. Thực sự là nó làm cuộc sống của chúng ta tồi tệ hơn. Nhưng chúng ta có khát khao tiến hóa để cho mọi người thấy rằng chúng ta đã thành công. Đó là danh thiếp. Nhưng nếu điều này đã được lập trình sẵn, thì liệu có nhiều điều mà chúng ta có thể làm về nó không? Tôi nghĩ rằng đúng là hầu như tất cả những người mà tôi thực sự ngưỡng mộ trong cuộc sống, nhìn chung, họ không phải là những người thành công nổi bật mà bạn đã nghe nói. Họ chỉ là những người mà tôi đã gặp và họ là những người bình thường với những công việc bình thường. Và tôi nghĩ, bạn ơi, bạn có vẻ như đã hiểu rõ mọi thứ. Họ đã tách mình ra khỏi hệ thống mà họ lẽ ra phải ở trong đó. Và họ nói, tôi sẽ tìm ra con đường riêng của mình. Có một câu chuyện rất thú vị về một người tên là Chuck Feeney. Ông ấy bắt đầu một công ty gọi là DFS, các cửa hàng miễn thuế ở sân bay. Ông đã kiếm được, tôi nghĩ rằng vào đỉnh cao của sự giàu có, ông ấy có trị giá khoảng 9 tỷ đô la. Và điều này diễn ra vào những năm 90 khi đó là rất nhiều tiền. Thực sự vẫn là rất nhiều tiền. Nhưng phần nổi tiếng về Chuck Feeney là mặc dù có sự giàu có đó, ông sống như một người bình thường. Ông sống trong một căn hộ một phòng ngủ. Ông đi máy bay hạng phổ thông. Ông lái một chiếc xe bình thường, sống như một người đàn ông bình thường. Và một số người đã chỉ trích ông vì điều đó. Ông đã cho tất cả tiền của mình cho từ thiện. Ông đã tặng 9 tỷ đô la, sống như một nhà sư. Phần ít người biết đến về Chuck Feeney mà tôi nghĩ quan trọng hơn là khi ông lần đầu tiên có được tài sản, trở nên giàu có vào những năm 1980, ông sống cuộc sống của một tỷ phú. Ông có một đội máy bay tư nhân. Ông có những biệt thự trên khắp thế giới. Ông có một chiếc du thuyền. Và sau một vài năm trải nghiệm đó, ông nói, tôi không thích bất cứ điều gì trong số này. Ông nói, tôi thích sống như một người bình thường, đơn giản. Vì vậy, tôi sẽ sống một cuộc sống bình thường. Tôi không quan tâm thế giới, thế giới nói tôi nên muốn điều gì giờ tôi đã có tiền. Nhưng ông ấy nói, nhưng tôi không. Tôi muốn sự đơn giản. Và điều tôi thích ở điều đó không phải là ông ấy chọn sống như một nhà sư, vì cá nhân tôi không muốn làm vậy nếu tôi có được điều đó. Tôi sẽ có một chiếc máy bay riêng nếu tôi có số tiền đó. Vậy không phải để nói rằng ông ấy đã làm đúng. Nhưng điều tôi thích ở ông ấy là ông đã nói, tôi không quan tâm thế giới nói tôi nên thích gì. Tôi sẽ làm theo cách của riêng mình. Và đó mới là sự độc lập thực sự. Đó là địa vị thực sự. Đó cũng là địa vị thực sự. Ông ấy nói, tôi không quan tâm. Đó là định nghĩa tối hậu của đồng tiền F you, như nhiều tiền đến mức mà tôi không quan tâm. Bạn bảo tôi rằng tôi phải sống trong một biệt thự ở Beverly Hills, nhưng tôi thích căn hộ một phòng ngủ của mình ở San Francisco. Tôi thích bạn bè của mình ở đây. Một người khác đã làm như vậy ở mức độ rất thực tế là Warren Buffett. Ông sống trong cùng một ngôi nhà hôm nay mà ông đã mua khi ông 27 tuổi hoặc gì đó. Và ông có khoảng 100 tỷ đô la. Đúng rồi. Và tất nhiên, ông có thể sống ở bất kỳ đâu. Ông có thể mua bất cứ thứ gì. Nhưng ông thích ở cạnh bạn bè, thích chơi bài bridge với những người bạn của mình. Trong trường hợp đầu tiên, người đàn ông đó đã phải để giấc mơ của mình thất bại trước khi ông nhận ra. Và điều này đặt ra một câu hỏi khác, đó là, người xem ở nhà có phải kiếm được trăm triệu đô la và sau đó mua biệt thự để nhận ra rằng nó chưa bao giờ là về biệt thự hay không? Tôi nghĩ câu trả lời cho điều đó là có. Ôi thật kinh khủng. Rằng đó là rất khó. Bạn biết, có một điều mà tôi quên ai đã nói điều này, nhưng họ đang phản ứng với câu trích dẫn, tiền không mua được hạnh phúc. Và họ nói, được rồi, nhưng để tôi tự tìm hiểu điều đó trước. Như, nếu bạn không có nhiều tiền và bạn thấy những người giàu có đang lập lờ, và những người như Will Smith nói rằng, tôi không hạnh phúc hơn chút nào khi tôi giàu có so với khi tôi nghèo. Thực ra, tôi cảm thấy hạnh phúc hơn khi tôi nghèo. Nếu bạn nghèo, khi bạn nghe điều đó, bạn sẽ nghĩ, thật vô lý. Tôi không tin điều đó. Tôi phải tự tìm hiểu. Tôi nghĩ nhiều bài học trong cuộc sống bạn phải học qua trải nghiệm của chính mình, đặc biệt khi tất cả những vấn đề đang nhìn bạn thẳng vào mặt liên quan đến tiền, như cơn đau trong bụng của bạn, các hóa đơn trên bàn làm việc của bạn, những đe dọa từ tòa án. Tôi đang nghĩ về bản thân tôi ở đây rằng tôi đã nhận được những bức thư đến với chữ đỏ trên đó nói với tôi rằng thẻ tín dụng của tôi sẽ bị ngừng hoạt động, sự không khả năng nuôi sống bản thân, giao tiếp với bạn bè của bạn, chi phí cho hộp bút của con bạn. Tất cả đều dường như quay trở lại tiền. Và vì vậy khi bạn nghe những người giàu nói một cách chân thành về trải nghiệm của chính họ và điều gì đã làm họ hạnh phúc, thật khó để nghe. Như tôi chỉ đang tưởng tượng, nếu tôi nghe điều này, bạn biết, những câu chuyện này khi tôi ở trong tình huống đó, tôi vẫn sẽ cố gắng với nó. Đúng rồi. Bây giờ, hãy nói rằng có một sự khác biệt lớn giữa việc không thể mua thức ăn cho trẻ em của bạn và kiếm được 200 ngàn đô la mỗi năm. Vâng. Và, bạn biết, sự khác biệt giữa 10 ngàn đô la một năm và 200 ngàn đô la một năm là rất lớn, loại bỏ rất nhiều căng thẳng, rất nhiều, bạn biết, lo lắng về việc bị trục xuất và những gì khác. Nhưng sự khác biệt giữa 200 ngàn và 500 ngàn không nhiều lắm. Và sự khác biệt giữa 500 ngàn và 20 triệu không nhiều lắm. Và giữa 20 triệu và 20 tỷ là không có gì. Tôi nghĩ đó là rất nhiều điều mà nó quay trở lại.
Và thậm chí, tôi nghĩ rằng có một số điều như mức tài sản ròng cao nhất mà bạn muốn đạt được trong đời, sau đó tất cả những tiền bạc mà bạn tích lũy được sẽ trở thành một gánh nặng xã hội. Ý tôi là, ai có nhiều gánh nặng xã hội hoặc áp lực hơn những người triệu phú, bạn biết đấy, Elon Musk, Bill Gates, Jeff Bezos, có một lượng áp lực rất lớn. Như kiểu bạn phải quyên góp số tiền này và bạn phải làm điều đó thật tốt. Và tôi nghĩ rằng con số như vậy, ở mức độ thấp hơn, thực tế hơn cho mọi người, đó là khi bạn bè bạn biết rằng bạn kiếm được rất nhiều tiền và khi chúng tôi đi ăn tối, họ sẽ nói: “Bạn sẽ trả tiền, phải không?” Và đó là một điều nhỏ, nhưng nó có thể khiến mọi người cảm thấy khó chịu như kiểu “Ôi, điều này sẽ thay đổi cách mà người khác nghĩ về tôi.” Giờ thì đó là một vấn đề tốt để có, tất nhiên, nhưng đó vẫn là một vấn đề.
Và tôi nghĩ rằng có một mức tài sản ròng tối đa mà hạnh phúc của bạn sẽ đạt được tối đa hóa. Và nó có thể là thấp hơn bạn nghĩ. Bạn có nghĩ rằng điều quan trọng là mọi người nên có một ý tưởng về con số của họ không? Tôi không nghĩ ai cũng thực sự có, vì tôi đã trải qua điều này trong chính cuộc sống của mình. Chắc chắn bạn cũng vậy. Khi tôi 19 tuổi, tôi đã nghĩ: “Nếu tài sản ròng của tôi là con số này, tôi sẽ hạnh phúc mãi mãi.” Và sau đó tôi may mắn đủ để đạt được con số đó. Và tôi đã nghĩ, oke, nhưng còn nếu chúng ta vượt ra ngoài đây và bạn cứ leo lên nấc thang mãi thì sao? Có phải có thứ gọi là tiền đủ không? Kiểu như có phải có một con số mà bạn nghĩ rằng bạn đã có tiền đủ không? Tôi thấy một chuỗi thảo luận trên Twitter và tôi đã nói, hãy bình luận bên dưới về điều bạn nghĩ là tiền đủ. Và thật thú vị khi thấy sự khác biệt. Tôi có một người bạn, Ben Carlson, là một nhà văn tài chính tuyệt vời. Anh ấy đã đưa ra quan điểm này, nó rất chủ quan. Không có khoa học nào đứng sau điều này, nhưng anh ấy đã nói rằng, một tài sản ròng từ 7 đến 10 triệu đô la thì bạn có thể sống một cuộc đời tuyệt vời tại Hoa Kỳ, có một ngôi nhà tuyệt vời đã được trả tiền, gửi con bạn đến các trường tốt, đi nghỉ tuyệt vời, lái xe ô tô mới bằng 7 đến 10 triệu đô la.
Và anh ấy đã nhắc đến điều đó. Một số người có thể nhăn mặt trước điều này, nhưng anh ấy đã nói rằng, nó thấp hơn nhiều so với những gì người ta nghĩ. Bởi vì sẽ có nhiều người nói rằng, “Ôi, tôi đang nhắm đến 100 triệu đô la.” Dù đó chỉ là một giấc mơ, nhưng 7 đến 9 triệu đô la là ngoài tầm với của nhiều người, cho dù họ có làm việc chăm chỉ đến đâu. Nhưng tôi nghĩ đặc biệt đối với những người trẻ tuổi, định nghĩa của họ về sự giàu có, tôi nghĩ nhiều về con trai tôi trong điều này. Cậu ấy xem Mr. Beast. Mr. Beast là một người tuyệt vời. Tôi nghĩ cậu ấy là một trong những người tuyệt vời. Nhưng vì Mr. Beast, định nghĩa của con trai tôi về sự giàu có là một hòn đảo riêng, một chiếc máy bay riêng, bạn biết đấy, giữ tay trên bàn và thắng một triệu đô la kiểu như vậy. Đó là một cấp độ khác. Trong khi khi tôi lớn lên, những người bình thường lái xe tải bẩn và những người giàu có lái xe tải sạch. Đó là phân tầng mà tôi thấy khi lớn lên. Và tôi nghĩ rằng nhờ mạng xã hội và những điều khác, trẻ em ngày nay có một cái nhìn rất khác về sự giàu có tài chính thực sự là gì.
Quay trở lại vấn đề thuế quan, suy thoái và tất cả những gì đang diễn ra hiện tại, có điều gì thực tiễn cho những người không hiểu về kinh tế và kinh tế học chung mà chúng ta nên suy nghĩ để đảm bảo rằng chúng ta không bị thiệt thòi không? Đây không phải là lời khuyên cho tương lai, mà chỉ là điều gì đó để nhớ vào lần tới, đó là nếu bạn lo lắng về việc bị sa thải, nếu bạn là một chủ doanh nghiệp nhỏ lo lắng về việc phá sản, thì cần có không gian cho sự sai sót, đệm và tiết kiệm cũng như kế hoạch dự phòng là đều quan trọng như một tháng trước đây cũng như hôm nay. Bạn chỉ đang học cách mà điều này quan trọng như thế nào hôm nay. Và tôi thách thức bạn nhớ điều này trong tương lai khi mọi thứ kết thúc, bất cứ khi nào nó cũng kết thúc, rằng khi nền kinh tế phát triển tốt và bạn cảm thấy ổn định trong công việc, ổn định trong sự nghiệp của mình, thì cũng là lúc bạn cần có kế hoạch dự phòng và không gian cho sự sai sót cùng với tiết kiệm và tránh xa nợ nần gì đó.
Tôi có một mức cao về tiền mặt so với tài sản ròng của mình. Và nhiều cố vấn tài chính sẽ nhìn vào đó và nói: “Bạn đang tiết kiệm cho cái gì? Điều gì đang diễn ra ở đây?” Và tôi đã nói, tôi không biết. Tôi đang tiết kiệm cho một thế giới mà tôi biết là rất dễ bị tổn thương và tôi không biết điều gì sẽ xảy ra với tôi cá nhân hoặc nền kinh tế. Nhưng nếu bạn là một sinh viên bình thường của lịch sử, bạn biết rằng mọi thứ thường xuyên bị sập. Và, và vì vậy, lời khuyên của tôi dành cho bạn, nếu bạn nhận ra điều này lần đầu tiên, rằng thế giới có thể dễ bị tổn thương như thế nào và sự an toàn trong công việc mà bạn từng nghĩ có thể không mạnh như bạn nghĩ. Hãy nhớ điều này vào lần tới, tầm quan trọng của không gian cho sự sai sót và kế hoạch dự phòng. Liên quan đến chi phí cá nhân của bạn, chi phí hàng tháng cá nhân hoặc các chi phí cố định như họ gọi, bạn nghĩ rằng có bao nhiêu tiền thì hợp lý để tiết kiệm? Điều này thực sự rất khó vì mọi người đều ở trong, tôi chắc chắn những người đang theo dõi điều này sẽ có một khoảng cách lớn về thu nhập. Tôi sẽ nói rằng đây là một câu trả lời không được lòng ai, nhưng hãy tiết kiệm càng nhiều càng tốt. Tôi có một ví dụ về điều này. Khi COVID lần đầu tiên bùng phát vào tháng 3 năm 2020, tôi nghe nói rằng một nhà hàng trung bình có đủ tiền mặt để hoạt động trong 14 ngày. Và rồi đột nhiên, họ phải đối mặt với một cuộc phong tỏa kéo dài 6 tháng. Vì vậy, tôi nghĩ một câu trả lời cho câu hỏi đó là, dù bạn nghĩ bạn sẽ cần bao nhiêu, có thể là nhiều hơn. Một ví dụ thực tế khác là trong năm 2008 trong cuộc khủng hoảng tài chính, rất nhiều người đã mất việc, không phải chỉ trong hai tuần hay một tháng, mà họ mất việc trong 12 tháng và họ nhận được phúc lợi thất nghiệp, nhưng vẫn không đủ. Vì vậy, có thực tế không nếu nói rằng bạn nên có 12 tháng tiết kiệm?
Có lẽ điều này không thực tế đối với nhiều người, nhưng câu trả lời là bạn hãy làm nhiều nhất có thể. Trong khi nhận ra rằng thế giới này mong manh hơn bạn nghĩ. Nhân tố thay đổi khác hiện nay chính là trí tuệ nhân tạo. Tôi đã dành rất nhiều giờ cô đơn và yên tĩnh trong phòng của mình để suy nghĩ về tác động mà nó sẽ có và cố gắng phát triển luận điểm riêng của mình cũng như ý nghĩa của nó đối với một người sáng tạo, một podcaster, một nhà đầu tư. Tôi muốn hiểu bạn nghĩ trí tuệ nhân tạo có tầm quan trọng đến mức nào và liệu nó có ảnh hưởng gì đến luận điểm của bạn về tiền bạc, sự giàu có, đầu tư và tiết kiệm hay không.
Tôi thậm chí không phải là một chuyên gia về AI, nhưng với tư cách là người đã nhìn vào lịch sử công nghệ, một điều rõ ràng khi bạn nghiên cứu công nghệ là khi nhìn lại, khi bạn xem xét một công nghệ mới mà bạn biết đã làm thay đổi thế giới, như máy tính, xe hơi, máy bay, những thứ đó. Khi bạn biết rằng đây là một bước ngoặt trong nền văn minh. Nếu bạn trở lại và xem những gì mà những người lạc quan đã nói vào thời điểm đó, họ đã đánh giá thấp nó rất nhiều. Và đó là những gì những người lạc quan đã nói. Quên đi những nhà bi quan. Vì vậy, hãy quay lại những năm 1920 và hỏi, những người lạc quan đã nói gì về máy bay? Họ đã đánh giá thấp nó gấp trăm lần. Những người lạc quan đã nói gì về xe hơi? Họ đã đánh giá thấp gấp trăm lần. Máy tính, cũng tương tự. Và chính anh em nhà Wright đã phát minh ra chiếc máy bay đầu tiên ở Mỹ. Chính anh em nhà Wright cũng chỉ tiếp thị chiếc máy bay của họ, chủ yếu là tiếp thị cho quân đội Mỹ vì họ không thực sự thấy nhiều ứng dụng cho một chiếc máy bay ngoài quân sự. Họ biết rằng bạn có thể gắn một khẩu súng máy lên đó và quân đội có thể thích điều đó. Nhưng liệu anh em nhà Wright có hình dung được Delta Airlines, giống như Emirates, một chiếc A380? Chắc chắn là không trong hàng triệu năm.
Và tôi nghĩ rằng đúng là trong nhiều điều trong cuộc sống, tôi nghĩ là Peter Thiel đã nói điều này. Ông ấy đã nói rằng, khi mọi thứ không ổn, bạn đánh giá thấp mức độ tồi tệ mà chúng có thể trở nên. Nhưng khi mọi thứ diễn ra theo chiều hướng tốt, bạn lại đánh giá thấp quy mô mà chúng sẽ đạt được. Tôi có thể đã biến câu trích dẫn đó thành lời nói của riêng mình, nhưng đại khái là như vậy. Và rõ ràng là AI đang ở đây. Vì vậy, có lẽ ngay cả những người lạc quan, ngay cả những người lạc quan như Sam Altman cũng đang đánh giá thấp hướng đi của nó. Và nhiều lý do cho điều đó là vì công nghệ mới không phải là điều mà nhà phát minh, bất kỳ ai có thể đã tạo ra. Nó là cách mà những người khác tiếp tục thao túng mà thôi. Và đó là lý do tại sao anh em nhà Wright đã phát minh ra máy bay. Và giờ đây chúng ta có A380. Nó là những người khác thao túng mọi thứ trên đường đi để tạo ra điều gì đó thật sự khổng lồ.
Một ví dụ hoàn hảo về điều đó với AI là OpenAI đã tạo ra mô hình ngôn ngữ lớn này, có thể làm tất cả những điều tuyệt vời. Nhưng rồi mọi người sử dụng công nghệ đó để tạo ra những đại lý AI, cũng đáng kinh ngạc không kém. Tôi đã dành vài tuần qua để sử dụng các đại lý AI để xây dựng phần mềm. Tôi là một người không có khả năng lập trình một cách nào cả. Nhưng tôi có thể ngồi trong phòng của mình và trò chuyện với đại lý này, yêu cầu nó tạo cho tôi một danh sách việc cần làm mới hay một trang web mới cho podcast của tôi theo dõi ai đã tham gia chương trình và cập nhật tin tức về họ. Tôi có thể yêu cầu nó làm bất cứ điều gì. Và với điều gì đó có lẽ chỉ tốn của tôi một đô la mỗi ngày, giờ nó đang tạo ra phần mềm cho tôi. Và chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu đường cong tăng trưởng này.
Vì vậy, nếu giờ chúng ta nghĩ rằng những mô hình ngôn ngữ lớn này sẽ có khả năng tạo ra những điều, tạo ra những thứ kỹ thuật số, những thứ trên internet. Podcast này đang ở trên internet. Chúng ta biết rằng nó có thể tạo ra podcast. Chúng ta biết nó có thể tạo ra video, hình ảnh, phần mềm. Tôi nhìn vào điều đó và nghĩ rằng, nếu chúng ta đưa điều này vào tương lai. Và nếu tôi áp dụng phép ẩn dụ tích cực của bạn vào điều này, nơi tôi nghĩ rằng chúng ta đang đánh giá thấp đường cong này. Thật khó. Thật sự khó để thấy rằng điều này không thực sự phá vỡ mọi thứ trong dài hạn. Không chỉ trong dài hạn, mà cả trong ngắn hạn. Tôi sẽ cho bạn một ví dụ. Bạn đã nói về lập trình ở đó. Chúng tôi đang làm một chút sửa chữa trong ngôi nhà của mình ngay bây giờ. Và một trong những điều bạn có thể làm là chụp một bức ảnh thật của một căn phòng, tải lên. Chúng tôi đã sử dụng ChatGPT cho điều này và nói, “Này, hãy sơn nó màu này, gỡ bỏ bức tường này, đặt cái này vào.” Nó còn tốt hơn bất kỳ nhà thiết kế nào có thể làm điều đó. Và nó cứ thế, ngay trước mắt bạn. Chỉ trong vài giây. Và bạn có thể nhân câu chuyện đó lên đến 10.000 phiên bản khác nhau cho 10.000 công việc khác nhau.
Tôi nhìn thấy rõ ở lĩnh vực viết khi tôi không sử dụng nó để viết. Tôi tự viết tất cả các từ của mình. Nhưng một điều mà tôi đã thử nghiệm, tôi không thực sự sử dụng nó như một công cụ nhiều lắm, mà chỉ là một thí nghiệm thôi, như việc tôi tải lên một chương từ một cuốn sách mà tôi đã viết và nói, “Này, cho tôi chút phản hồi về điều này.” Và một năm trước, nó không tốt lắm. Nhưng hôm nay thì khá tốt. Thật sự khá tốt. Vì vậy, nếu bạn đang tìm kiếm một trợ lý viết lách, thì nó thật tuyệt vời. Bây giờ, bất lợi của điều đó là mọi người đều biết như các học sinh trung học và sinh viên đại học sử dụng nó để viết bài luận, cứ viết cả bài luôn. Đó, đó, có lẽ không phải là điều tốt. Nhưng nếu bạn sử dụng nó như một người trợ giúp, thì đó có lẽ là người dạy viết tốt nhất mà bạn có thể gặp.
Vì vậy, chỉ trong thế giới nhỏ bé của tôi, tôi thực sự không biết gì về AI, nhưng nhà thiết kế nội thất, biên tập viên, liệt kê danh sách các công việc mà như ba tháng trước, tôi đã nghĩ rằng, “Ồ, đó là một công việc rất giá trị.” Và đột nhiên, khi nhìn vào công cụ này với một đô la mỗi ngày, như bạn đã nói, bạn sẽ thấy, “Nó khá tốt.” Lịch sử cho chúng ta biết điều gì về cách mà điều này diễn ra? Khi những cuộc cách mạng công nghiệp diễn ra cùng với những cuộc cách mạng công nghệ, giá trị sẽ tích tụ ở đâu? Và làm thế nào tôi tham gia vào giá trị đó? Tôi đoán một phép ẩn dụ tốt cho tôi nghe, và có lẽ nó không mạnh mẽ bằng những gì chúng ta đang đối mặt ngay bây giờ.
Nhưng điều gần nhất có lẽ là, bạn biết đấy, không lâu lắm đâu, vào cuối thế kỷ 19, 80% người Mỹ là nông dân. Đó là thực tế. Rồi cách mạng công nghiệp và máy kéo cũng như máy thu hoạch ra đời. Và đột nhiên, mọi thứ giống như chúng ta không cần quá nhiều nông dân làm việc này. Những gì mà mọi người từng làm bằng xẻng và cào giờ đây có thể được thực hiện bằng máy kéo. Và rất nhiều người trong số đó đã gặp khó khăn với công việc. Đối với họ, điều này rất gây rối, nhưng họ cũng, những người nông dân, những người lao động nông trại đã thấy rằng mình có thể dễ dàng vào nhà máy vì họ đã quen làm việc bằng tay và những thứ tương tự. Và vì vậy, việc chuyển đổi từ điều đó sang nhà máy không phải là một quá trình dễ dàng, nhưng đó là một quá trình họ có thể thực hiện.
Bây giờ, bạn thấy đấy, sự chuyển đổi tương tự không diễn ra từ sản xuất sang công nghệ. Công nhân ô tô ở Detroit không thể chỉ học lập trình và làm việc tại Google ngay lập tức. Và vì vậy, nó ít trơn tru hơn rất nhiều. Và tôi nghĩ điều chúng ta đang phải đối mặt bây giờ sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn, rằng những người bị ảnh hưởng bởi AI sẽ có một thời gian khó khăn hơn trong việc chuyển sang những lĩnh vực mà nền kinh tế đang tiến tới.
Vậy nên, ý tưởng rằng một ngành nghề bị gián đoạn và bạn cần phải tìm ra điều gì khác để làm, tôi nghĩ rằng điều đó ngày càng trở nên khó khăn hơn trong 150 năm qua. Và khi chúng ta chuyển từ máy móc sang công nghệ, đó cũng là một bước nhảy vọt đáng kể cho người sử dụng, cho khách hàng và cũng như cho nhân viên. Vì vậy, quá trình chuyển đổi đó cần thời gian, nhưng tôi đã đọc được điều gì đó hôm kia nói rằng, bây giờ chúng ta là những người sử dụng internet bản địa, chúng ta đều là hàng tỷ người sử dụng internet. Đây giống như một ứng dụng mới trên internet, điều này giải thích tại sao nó phát triển nhanh chóng mà chúng ta không cần phải học nữa. Bạn biết đấy, thế hệ này biết cách gõ một cái gì đó trên màn hình. Vì vậy, không có cú nhảy lớn trong các kỹ năng cơ bản như đã có từ việc chuyển từ một, tôi không biết, từ một mảnh máy móc sang iPhone. Vì vậy, sự tăng tốc này sẽ nhanh hơn.
Do đó, người ta sẽ nghĩ rằng sự chuyển đổi sẽ nghiêm trọng hơn. Và tôi kể cả nghĩ về những thứ như lái xe. Tôi nghĩ rằng Tesla đang phát hành ở Austin trong tháng này hoặc tháng tới, chiếc xe tự hành đầu tiên, taxi robot, nào đó như vậy. Và nó không có bánh lái. Nghề lái xe, theo những gì tôi hiểu, là nghề lớn nhất trên trái đất. Nghề lớn nhất, lái xe tải, lái xe nói chung. Vâng. Trên đường tới đây hôm nay, tôi không chạm vào bánh lái. Tôi không chạm vào bàn đạp vì tôi đang trong một chiếc xe tải cyber và có một nút trên đó, mà tự động lái bạn đến bất cứ đâu bạn muốn. Thông thường, tôi có thể đã gọi Uber, nhưng bây giờ tôi có thể ngồi đó, làm việc của mình và nó lái cho tôi. Và điều đó cũng là AI. Vâng. Không, thật điên rồ.
Trở lại với phép ẩn dụ, như khi nông dân phải đi làm trong nhà máy, đó là một sự chuyển đổi. Có thể ông ấy đã phải di chuyển, nhưng ông ấy đã làm. Và đó là lý do tại sao chúng ta từ 80% dân số là nông dân chuyển sang 2%, mà đó là những gì mà ngày nay vẫn vậy. Nhưng họ đã có thể chuyển đổi. Những người sản xuất sang công nghệ gặp khó khăn. Và tôi nghĩ rằng bây giờ sẽ giống như người lái xe tải, khi bảo người lái xe tải rằng họ chỉ cần tìm một công việc ở OpenAI vậy. Bạn biết đấy, thật ngớ ngẩn khi nghĩ về điều đó vì nó thật vô lý. Nhưng điều mà tôi hiểu về OpenAI, là họ có chưa đến một trăm nhân viên. Đúng. Và lý do họ có chưa đến một trăm nhân viên là vì họ đang sử dụng AI để xây dựng. Để thực hiện công việc. Để làm và họ sẽ ngày càng làm điều đó, đặc biệt khi họ đạt tới AGI. Đúng. Họ có thể chỉ còn bốn nhân viên. Vâng. Và đây là lý do tại sao tôi nghĩ rằng họ có một trăm nhân viên. Tôi nghĩ họ đã cố tình giữ số lượng thấp vì họ nghĩ rằng AGI đang ở ngay quanh đây, đó là một dạng AI rất, rất tiên tiến, mà sẽ có khả năng tự củng cố, nơi nó tự dạy mình. Dữ liệu tổng hợp. Đúng.
Hmm. Đến từ đó. Bây giờ, tôi nghĩ rằng nếu có một khía cạnh lạc quan, thì đó luôn là việc quy trình sản xuất bị gián đoạn, có rất nhiều người nói rằng những người này sẽ không bao giờ tìm được việc làm. Như nếu bạn bắt nông dân ngừng kinh doanh, nghe có vẻ buồn cười ngày nay, nhưng có một áp lực lớn khi xe hơi ra đời để nói rằng, không, tất cả ngựa sẽ làm gì? Như là, như là có chút tự trọng cho con ngựa và những người nuôi ngựa và những thứ tương tự. Vậy nên, luôn có điều này rằng bạn không thể dự đoán những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Và khía cạnh lạc quan của chủ nghĩa tư bản là dù bị rối loạn, khổ sở và gây tổn hại cá nhân như thế nào thì những người đó cuối cùng sẽ tìm thấy điều gì để làm. Và khi mọi người nói rằng, nghe thật tàn nhẫn và thô lỗ. Và đó là lý do tại sao có nhiều tranh luận, căng thẳng và sự tức giận và những điều như với, và những bất đồng, như những gì mà chúng ta đang phải đối mặt với thuế quan hiện nay. Bạn có con trai của bạn ở phòng chờ theo dõi chúng tôi ngay bây giờ. Vâng. Nó bao nhiêu tuổi? Chín. Chín. Được rồi. Vậy cậu ấy có một số quyết định. Cậu ấy hiện đang nhăn mặt. Tôi chắc chắn. Bây giờ chúng ta đang nói về cậu ấy. Nhưng nếu xét trên khía cạnh xây dựng sự nghiệp của cậu ấy, tích lũy kỹ năng, tạo ra sự giàu có, dựa trên tất cả những gì bạn biết về cách mọi người đã kiếm tiền qua lịch sử, những kỹ năng nào mà con trai bạn cần phải có để đảm bảo rằng cậu ấy tạo ra tiền, bất kể ngành nghề nào? Học cách giao tiếp. Học cách hòa hợp với những người mà bạn không đồng ý. Tôi nghĩ đó là một kỹ năng rất bị bỏ qua trong cuộc sống, đặc biệt trong một thế giới vận hành bởi mạng xã hội, nơi mọi người có những quan điểm rất khác nhau về các chủ đề cơ bản. Học cách hòa hợp với những người mà bạn không đồng ý.
Học cách giao tiếp.
Đó sẽ là hai điều quan trọng nhất.
Đó là những kỹ năng cực kỳ quan trọng.
Tôi không nói là đi học giải tích hay học kỹ thuật, nhưng đó là những kỹ năng vượt thời gian.
Và tôi nghĩ rằng hai kỹ năng này có thể giúp bạn tiến xa trong cuộc sống.
Khi tôi nhìn lại bản thân, tôi không biết bạn có ví dụ nào tương tự hay không, nhưng tôi không phải là một học sinh giỏi.
Năng lực làm toán của tôi không tốt.
Điểm số của tôi trong khoa học cũng không tốt chút nào.
Tôi nghĩ nếu có hai kỹ năng mà tôi đã không nhận ra lúc đó, tôi không thực sự nhận thức rằng tôi đang làm điều này, thì đó là học cách giao tiếp và đừng làm người khó chịu.
Hãy chỉ cần học, vì đối với tôi với tư cách là một nhà văn, đó là học cách giao tiếp qua viết lách và trong công việc viết lách, học cách hòa nhập với mọi người để bạn có thể tiến lên, thúc đẩy sự nghiệp của mình, như hãy tử tế với người này để bạn có thể thăng tiến.
Tôi nghĩ bạn sẽ thấy điều đó rất nhiều.
Còn về tiền bạc, kiếm tiền thì sao?
Khi bạn nghĩ về những người vĩ đại trong suốt lịch sử đã tích lũy được nhiều tài sản, những nguyên tắc gì bạn sẽ truyền đạt cho anh ấy để anh ấy có tư duy về tiền bạc?
Đó là điều khó đối với một bậc phụ huynh.
Tôi không phải là người giàu có tưng bừng, nhưng tôi đã bán một vài cuốn sách và thật khó cho một bậc phụ huynh khi nói: tôi muốn sử dụng tiền để mang lại cho bạn một cuộc sống tốt đẹp, nhưng tôi không muốn chiều chuộng bạn.
Điều cuối cùng tôi muốn là để bạn trở thành một đứa trẻ hư hỏng.
Và điều đó rất khó khăn cho nhiều bậc phụ huynh.
Vì vậy, một trong những điều tôi muốn anh ấy học về tiền bạc và tôi muốn anh ấy học theo cách rất rõ ràng là học về sự khan hiếm và giá trị của 1 đô la.
Và tôi nghĩ cách duy nhất để làm điều đó là trải nghiệm thực tế.
Khi anh ấy ra đời cách đây chín năm, tôi đã viết cho anh ấy một bức thư nhỏ và tôi đã đăng điều này trên một blog.
Một trong những điều tôi đã nói là, tôi hy vọng một ngày nào đó bạn sẽ nghèo.
Và tôi không nói là, không phải là phải thất bại, không phải là không có tiền, mà tôi hy vọng cách duy nhất để hiểu giá trị của một đồng đô la là trải nghiệm sức mạnh của sự khan hiếm của nó.
Và tôi hy vọng có một thời điểm mà vợ tôi và tôi có thể nói rằng: “Nhìn này, bạn sẽ không bao giờ ngã mặt xuống đất. Bạn sẽ không trở thành người vô gia cư. Bạn sẽ luôn có chăm sóc sức khỏe tốt, nhưng tôi hy vọng bạn có thể trải nghiệm sự khan hiếm của một đồng đô la.
Để bạn biết trân trọng nó.”
Tôi đã trải nghiệm điều đó.
Cha mẹ tôi đã dạy tôi điều đó theo cách mà họ không cần phải làm, nhưng họ đã để tôi nghèo một thời gian.
Và hầu hết mọi người sẽ trải qua điều đó bởi vì đó là tình huống mà họ đang ở trong.
Đó là một điều mà tôi nghĩ về, và tôi nghĩ thực sự có khá nhiều gia đình đang phải đối mặt với điều đó là: làm thế nào bạn có thể giúp con cái mình?
Và điều đó vượt ra ngoài tiền bạc.
Điều này liên quan đến rất nhiều thứ, thời đại phụ huynh “trực thăng” là tôi muốn bảo vệ bạn khỏi những điều tồi tệ bằng mọi giá, những khổ đau về cảm xúc.
Và tôi nghĩ tiền bạc là một trong nhiều chủ đề mà bạn sẽ học tốt nhất bằng cách trải nghiệm những điều tiêu cực.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Cảm ơn bạn.
Vâng, chắc chắn rồi.
Thế giới đã thay đổi.
Tôi nghĩ điều mà Scott Galloway gần đây đã nói về một định nghĩa đầy tham vọng về nam tính là mong muốn sinh sản, cung cấp và bảo vệ.
Bạn muốn có con và bạn khao khát muốn cung cấp cho gia đình và bảo vệ gia đình của mình.
Và tôi thực sự nghĩ rằng có, có những người đàn ông trên toàn thế giới với tỷ lệ cao hơn bao giờ hết cảm thấy rằng ba điều đó là ngoài tầm với đối với họ.
Và vì lý do này, nhiều người tham gia vào các kế hoạch làm giàu nhanh chóng.
Vâng.
Tiền ảo, đồng meme, tất cả những thứ đó.
Daniel Kahneman, nhà tâm lý học vĩ đại, đã qua đời năm ngoái.
Ông có một câu nói.
Ông đã nói, khi tất cả các lựa chọn của bạn đều tồi tệ, bạn trở nên rất liều lĩnh vì bạn không có gì để mất.
Vì vậy, mỗi khi bạn thấy mọi người tham gia vào các kế hoạch làm giàu nhanh chóng, bạn biết đó là vì họ cảm thấy tất cả các lựa chọn của họ đều tồi tệ.
Nếu bạn biết, nếu bạn tin rằng nếu bạn có thể vào đại học và học một ngành học, hoặc không vào đại học, nhưng nếu bạn có thể học một kỹ năng và làm việc chăm chỉ và kiếm một mức lương ổn định để cung cấp cho gia đình của mình, thì 99 trên 100 người đàn ông sẽ nói, đó là điều tôi muốn.
Nhưng nếu bạn tin, dù nó có đúng hay không, nếu bạn tin rằng tùy chọn đó không dành cho bạn, bạn sẽ nói, hãy đặt cược tất cả vào đồng tiền mới này.
Vì vậy, tôi nghĩ bạn sẽ thấy điều đó khá nhiều.
Có nhiều điều trong cuộc sống mà bạn thấy mọi người đưa ra quyết định sai lầm hoặc những gì bạn nghĩ là quyết định sai lầm, và thật dễ dàng để chế giễu họ hoặc coi thường họ hoặc chỉ đơn giản là nói họ là những kẻ ngốc.
Nhưng sâu thẳm bên trong, luôn có một lý do mà kiểu, có một lý do sâu sắc hơn về việc họ đang làm điều đó.
Và đối với nhiều điều này với việc liều lĩnh tài chính, nó giống như là một sự thiếu thốn, không nhất thiết là thiếu tự tin, nhưng là một sự thiếu tự tin trong khả năng của họ để kiếm được một mức lương tốt, xứng đáng và ổn định để cung cấp cho gia đình của họ.
Testosterone có vai trò, đúng không?
Bởi vì khi chúng ta nghĩ về ai trở thành người nghiện cờ bạc và ai là người mạo hiểm lớn nhất với tài chính qua lịch sử, thường là đàn ông.
Phụ nữ dường như thường giỏi hơn trong việc quản lý tiền bạc hơn đàn ông.
Vâng.
Với đàn ông, rất nhiều vấn đề là khả năng không thể nói rằng đủ rồi, đặc biệt là với những rủi ro mà họ đang thực hiện.
Vì vậy, bạn thấy điều này với rất nhiều quỹ đầu tư.
Các quỹ đầu tư chỉ là các nhóm tiền khổng lồ của những người giàu có trên Wall Street quản lý tiền.
Họ có một lịch sử khá dài, không phải là nhiều, nhưng khá dài về việc chúng phát nổ.
Và điều này xảy ra bởi vì một nhà giao dịch tài chính vĩ đại, thông minh, tỷ phú trên Wall Street có bằng tiến sĩ từ MIT không thể nói rằng đã đủ.
Họ tiếp tục nhận thêm nhiều rủi ro, nhiều rủi ro, nhiều rủi ro cho đến khi mọi thứ phát nổ.
Và chúng ta chắc chắn thấy rằng, với phụ nữ quản lý tiền bạc, họ có xu hướng không kiếm được lợi nhuận cao trong bất kỳ năm nào nhất định, nhưng họ cũng không tự phá sản, nếu có thể nói là như vậy, về mặt tài chính. Họ giống như đàn ông, nhưng đàn ông thì sẵn sàng mạo hiểm hơn, trong khi phụ nữ thì thường muốn thực hiện một cú đánh thận trọng, thoải mái, nhưng họ muốn giữ nó diễn ra trong một khoảng thời gian dài. Vậy trong tình huống này, ai sẽ làm tốt hơn trong suốt cuộc đời? Cuốn sách của bạn có mô tả một vài kịch bản về ai sẽ thành công hơn trong suốt cuộc đời. Và mặc dù tôi đã đọc cuốn sách của bạn, tôi nghĩ là khoảng bốn năm trước, nhưng tôi sẽ luôn nhớ một câu chuyện mà tôi đã đọc trong đó. Tôi nghĩ đó là về một nhà môi giới chứng khoán mà bạn viết về trong cuốn sách của mình. Đó là Jesse Livermore. Hãy cho tôi biết câu chuyện đó. Jesse Livermore là một nhà giao dịch, một nhà giao dịch chứng khoán ở Phố Wall cách đây khoảng 100 năm, đã làm phần lớn công việc của mình vào đầu những năm 1900 cho đến khoảng năm 1920. Và ông là người giỏi nhất thế giới trong việc làm giàu. Nhưng ông không có khả năng giữ được sự giàu có. Tôi nghĩ ông đã trở thành một tỷ phú điều chỉnh theo lạm phát bốn lần khác nhau và đã phá sản bốn lần. Cuối cùng, vào cuối đời, ông đã tự sát khi phá sản lần thứ năm, tôi nghĩ vậy. Và trong khoảng thời gian đó, ông đã trở thành người giàu nhất thế giới vào một thời điểm nào đó. Nhưng ông không có khả năng nói rằng, “Đủ rồi.” Khi ông là người giàu nhất thế giới, ông tiếp tục chấp nhận rủi ro nhiều hơn, nhiều hơn và nhiều hơn nữa, rồi tất cả đã sụp đổ. Và ông đã làm điều đó đi làm đi làm lại cho đến khi ông cuối cùng đã tự sát. Đó là một câu chuyện tuyệt vời vì trong toàn bộ câu chuyện về thất bại, phá sản và cuối cùng là tự sát của ông có một mức độ thành công mà Steve Jobs thậm chí không thể tưởng tượng được. Tôi nghĩ không ai trong lịch sử lại giỏi trong việc làm giàu như ông. Nhưng ông không thể giữ được. Và đối với hầu hết mọi người, một tình huống tốt hơn nhiều, tất nhiên, là bạn không cần phải trở thành người giàu nhất thế giới. Bạn chỉ cần kiếm một khoản tiền khiêm tốn đủ để hỗ trợ bạn và gia đình, nhưng hãy giữ nó. Đừng tiếp tục chấp nhận rủi ro mà cuối cùng sẽ làm bạn mất hết. Hãy giữ lấy nó. Và điều đó cũng ổn cả. Bạn nghĩ gì về tiền điện tử? Tôi không sở hữu bất kỳ cái nào. Vì vậy có lẽ đó chính là tóm tắt cách tôi cảm thấy về nó. Nhưng tôi cũng nghĩ rằng góc nhìn duy nhất mà tôi có về nó là: Nếu bạn không nghĩ rằng một số điều trong đó là đáng khích lệ, thì bạn đang không chú ý. Nhưng nếu bạn không nghĩ rằng 99% trong số đó là một trò đùa, thì bạn cũng không chú ý. Và tôi nói điều đó vì hầu hết mọi người chỉ thuộc một trong hai trường phái. Một bên thì nói rằng toàn bộ cái này là một trò lừa đảo và họ không hiểu gì về nó. Đó là một bong bóng. Nó sẽ vỡ. Hoặc đó thực sự là phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại. Và tôi nghĩ rằng mỗi khi có một công nghệ mới, bạn có khả năng nhận được những cực đoan, một trong những nhóm đó. Nhưng cũng trong lịch sử công nghệ, những gì bạn sẽ thấy là 99% những người chơi mới, những công ty mới, những sản phẩm mới sẽ không tồn tại trong 10 năm. Và một vài trong số chúng sẽ trở thành Ford hay Microsoft hay bất kỳ cái gì khác. Điều đó luôn đúng. Vì vậy bạn không thể tưởng tượng một thế giới trong 20 năm tới mà tiền điện tử không có vai trò lớn trong nền kinh tế toàn cầu. Và tôi cũng nghĩ rằng bạn không thể tưởng tượng một thế giới mà trong 20 năm tới, 99% những gì tồn tại ngày hôm nay không còn nữa. Vâng, tôi đã sở hữu Ethereum trong một thời gian dài. Gần đây, tôi đã đổi tất cả sang Bitcoin vì tôi nghĩ Bitcoin là cược an toàn nhất. Vì vậy có vẻ như nơi mà tiền từ các tổ chức đã chuyển đến. Và tôi đang làm điều tương tự như bạn. Tôi chưa bao giờ giao dịch tiền điện tử trong đời hay bất cứ điều gì. Nhưng tôi nghĩ phần lớn trong số đó có lẽ sẽ xuống còn zero, như chúng ta đã thấy. Nhưng tôi nghĩ Bitcoin có vẻ là nơi mà thị trường đã quyết định sẽ ổn định nhất. Nhưng vâng, điều đó không mâu thuẫn. Trong lịch sử mà nói rằng công nghệ mới này sẽ thay đổi thế giới mãi mãi. Và cùng lúc đó, bạn có thể sẽ không kiếm được nhiều tiền từ nó. Ví dụ điển hình nhất cho điều đó là ngành đường sắt, có lẽ là ngành công nghiệp đổi mới nhất trong lịch sử Mỹ. Việc có một tuyến đường sắt nối từ bờ Đông đến bờ Tây đã làm thay đổi mọi thứ theo một cách sâu sắc như vậy. Và phần lớn các nhà đầu tư vào ngành đường sắt đã mất hết tiền của họ. Vì vậy bạn có thể đúng. Đây sẽ thay đổi thế giới mãi mãi. Nó không có nghĩa là bạn sẽ kiếm được nhiều tiền từ đó. Và không phải nói rằng phần lớn các nhà đầu tư tiền điện tử… Không, thực sự, tôi sẽ nói rằng gần như chắc chắn phần lớn các nhà đầu tư tiền điện tử sẽ không kiếm được nhiều tiền. Điều đó khá tiêu chuẩn trong lịch sử. Điều khác là trong ngành ô tô. Vào những năm 1900, có 2.000 công ty ô tô ở Mỹ. Và 1.997 trong số đó đã phá sản. Bạn chỉ còn lại GM, Ford và Chrysler. Phần còn lại gần như đã biến mất. Vì vậy, luôn có trường hợp là trong một công nghệ mới làm thay đổi thế giới, sẽ có một khoảng cách lớn giữa việc đây sẽ thay đổi thế giới và mọi người sẽ trở nên giàu có từ điều này. Một trong những điều đã khiến tôi nghi ngờ về giả thuyết của mình về tiền điện tử là Google đã phát hành một máy tính mới. Tôi không biết bạn có thấy nó không, mang tên Willow. Máy tính lượng tử? Vâng. Nó có thể giải mã trong lý thuyết trong tương lai. Tôi đã nói chuyện với mọi người về điều này, rằng bạn không thể tin vào tiền điện tử và lượng tử cùng một lúc. Những người thông minh hơn tôi nói rằng đó không phải là trường hợp, rằng bạn có thể tăng cường hệ thống. Tôi không thực sự hiểu điều đó. Nhưng những người thông minh hơn tôi nói rằng họ không lo lắng về điều đó. Google đã xây dựng một chiếc máy tính mới mạnh mẽ mang tên Willow sử dụng công nghệ lượng tử. Một số người lo lắng rằng nó có thể một ngày nào đó hack Bitcoin bằng cách phá vỡ hệ thống bảo mật của nó. Nhưng ngay bây giờ, Willow chưa đủ mạnh để làm điều đó. Và họ cho rằng máy tính lượng tử có thể đủ mạnh để hack hệ thống của Bitcoin giữ cho nó an toàn. Đúng.
Bởi vì có một lượng tính toán nhất định có thể ảnh hưởng-
Điều này không tồn tại ngay bây giờ, nhưng có thể tồn tại trong tương lai với những chiếc máy tính lượng tử.
Đúng.
Vì vậy, giống như tất cả các tài sản, nếu bạn nhìn lại lịch sử, chúng ta đã sử dụng những thứ khác nhau như những nơi lưu trữ giá trị.
Vâng.
Và nhiều trong số những thứ đó, cho dù là hoa tulip hay bất kỳ thứ gì khác, không phải là nơi lưu trữ giá trị hiện tại của chúng ta.
Vì vậy, có thể nghĩ rằng Bitcoin như một nơi lưu trữ giá trị thật sự có thời hạn sử dụng.
Vâng.
Nhưng điều đó, tôi có nghĩa là, tất nhiên điều đó có thể là như vậy.
Tôi có nghĩa là, vàng, đã là một nơi lưu trữ giá trị trong hàng nghìn năm, đã trải qua những thời kỳ mà nó tăng vọt và sau đó giảm 90% và ngồi đó trong 20 năm, bạn biết đấy, kiểu như vậy.
Vì vậy, ngay cả khi bạn có một thứ gì đó là một nơi lưu trữ giá trị lịch sử, như bạn biết đấy, rất khách quan, điều đó không có nghĩa là bạn biết giá sẽ ra sao trong tháng sau hoặc năm sau, hoặc ngay cả 10 năm tới.
Đó là một chuyện hoàn toàn khác.
Khi bạn nhìn vào tất cả những người này qua lịch sử đã kiếm tiền, mất tiền, v.v., tạo ra sự giàu có lớn, có những chiến lược nào đó mà họ đã áp dụng không?
Bởi vì khi tôi nghĩ đến Warren Buffett, tôi nghĩ, được rồi, vậy thì ông ấy đã lãi kép trong khoảng 80 năm, bla bla bla, đã đầu tư.
Ông ấy là một nhà đầu tư.
Rồi bạn có một chiến lược khác, có thể là khởi nghiệp.
Vâng.
Một công ty tuyệt vời như Elon Musk làm ra SpaceX hoặc Tesla.
Bạn có tóm gọn xuống một bộ các chiến lược khác nhau thường được áp dụng để tích lũy sự giàu có không?
Tôi nghĩ nếu có một điều lớn áp dụng cho những người bình thường, bạn biết đấy, bạn có thể đưa ra những cách tiếp thị khác nhau, nhưng điều đó sẽ không áp dụng cho tôi hoặc bạn.
Một điều nổi bật là một yếu tố chung mà hầu hết mọi người nghe điều này có thể học được là họ đã kiên nhẫn hơn rất nhiều và có sức bền lâu hơn và duy trì lâu hơn bất kỳ ai khác.
David Senra, một người dẫn chương trình podcast tuyệt vời, phải không?
Anh ấy có một podcast gọi là Founders.
Anh ấy đã nói một lần.
Anh ấy như kiểu, anh ấy nghe từ những người khởi nghiệp rằng, người ta nói, “Chao ôi, tôi đã nghe podcast của bạn. Tôi là một người sáng lập. Tôi có một công ty và tôi sẽ bán công ty của mình vào năm tới. Tôi sẽ làm điều đó. Tôi sẽ bán nó cho Google.”
Và David hỏi, “Bạn có học gì từ những người khởi nghiệp lịch sử như Rockefeller hay Steve Jobs hay Bill Gates không?”
Những người đó đã điều hành công ty của họ trong 50 năm.
Họ đã điều hành công ty cho đến khi họ qua đời kiểu như vậy.
Đây không phải là những người đang tìm kiếm để như kiểu, “Tôi sẽ tạo ra một công ty rồi bán nó.”
“Tôi sẽ bắt đầu một công ty khác rồi bán nó.”
Họ duy trì hoạt động càng lâu càng tốt.
Sự giàu có lớn thường không đến.
Nó gần như không bao giờ đến từ một ý tưởng tuyệt vời xuất phát từ giữa không đâu.
Thường thì nó là một ý tưởng khá tốt mà bạn có thể duy trì trong 40 năm hoặc 50 năm.
Đó là nơi mà tiền lớn đến từ.
Nếu Rockefeller, tôi đã viết điều này trong cuốn sách, 99,9% tài sản ròng của Warren Buffett đã được tích lũy sau sinh nhật lần thứ 60 của ông.
Vì vậy, khi Warren Buffett 60 tuổi, ông có tài sản trị giá 2 tỷ USD, một số tiền không tưởng.
Ông có thể đã bán hết và nghỉ hưu và có một cuộc sống tuyệt vời.
Lý do mà ông đã tích lũy được, nếu bạn tính cả số tiền ông đã quyên góp, là 250 tỷ USD là vì ông đã duy trì hoạt động.
Bây giờ ông đã 93 tuổi và vẫn tiếp tục.
Bạn biết đấy, Bill Gates có thể đã bán Microsoft vào những năm 1970 và kiếm được 10 triệu USD và có một cuộc sống tuyệt vời, nhưng ông đã tiếp tục duy trì.
Yahoo đã đề nghị Mark Zuckerberg một tỷ đô la tiền mặt và lúc đó ông chỉ mới 19 tuổi.
Và ông đã nói, “Không, tôi sẽ tiếp tục làm cái này.”
Đó là yếu tố chung mà những người bình thường có thể học được là kiên trì và bền bỉ thường là nơi tạo ra sự giàu có lớn.
Sự bền bỉ.
Tiếp tục duy trì.
Sự bền bỉ là khó khăn.
Vâng.
Larry Ellison, người sáng lập Oracle, đã thực hiện một cuộc phỏng vấn vào những năm 1990 và họ đã hỏi ông về Bill Gates, người là bạn nhưng cũng là đối thủ vào thời điểm đó.
Và Larry Ellison đã nói, bí mật của Bill Gates, vâng, ông ấy rất thông minh, nhưng có rất nhiều người thông minh ngoài kia.
Và ông đã nói, không có ý xúc phạm, nhưng có rất nhiều người thông minh hơn Bill Gates ngoài kia.
Nhưng không ai có sức bền nhiều hơn Bill Gates.
Ông ấy sẽ làm việc chăm chỉ hơn bạn mỗi lần.
Bạn không thể, ông ấy sẽ tiếp tục duy trì càng lâu càng tốt để đánh bại bạn.
Và đó là kỹ năng của ông ấy.
Đó không phải là trí thông minh, đó là sức bền.
Về điểm này của sự kiên trì, tại sao sự kiên trì lại quan trọng đến vậy?
Nếu chúng ta phân tích nó ra, thực sự có điều gì xảy ra khi bạn kiên trì?
Tôi nghĩ có hai điều.
Thứ nhất, trong bất kỳ nỗ lực nào sẽ mang lại kết quả, nó sẽ khó khăn.
Sẽ có nhiều trở ngại và khó khăn hơn bạn muốn.
Điều đó là hoàn toàn không thể tránh khỏi.
Mô hình không chính thức tại NVIDIA, công ty chip khổng lồ và là một trong những công ty có giá trị nhất thế giới, là chúng tôi luôn cách xa việc phá sản 30 ngày.
Bây giờ họ không như vậy, họ là một trong những công ty thành công nhất thế giới, nhưng họ hiểu rằng điều này đúng với mọi doanh nghiệp, đó là kinh doanh rất khó khăn.
Mỗi doanh nghiệp đều là một cuộc chiến khó khăn.
Mỗi công ty mà bạn sở hữu hoặc bắt đầu sẽ rất khó khăn.
Và bạn cần sự kiên trì để vượt qua điều đó.
Đó là một yếu tố.
Yếu tố còn lại là lãi suất kép.
Đó là điều xây dựng sự giàu có.
Lãi suất kép là gì và tại sao nó lại mạnh mẽ đến vậy, những người giàu có từ nó không phải là những người kiếm được mức lợi nhuận rất cao.
Đó là những người kiếm được lợi nhuận tốt trong một khoảng thời gian dài.
Ví dụ như lãi suất kép, nó giống như, nó là lợi nhuận của thời gian.
Và nếu bạn nhớ như toán lớp tám, lũy thừa đó, như thời gian, là thứ đang làm công việc nặng nề ở đó.
Và vì vậy trong đầu tư, nếu bạn có thể tốt, chỉ cần tốt, nếu bạn có thể chỉ đơn giản là trung bình trong một khoảng thời gian trên mức trung bình, bạn sẽ đạt được thành công phi thường. Đây là điều mà hầu hết mọi người hiểu sai về đầu tư. Hầu hết các nhà đầu tư đều suy nghĩ, làm thế nào để tôi kiếm được lợi nhuận cao nhất? Tôi muốn có những khoản đầu tư tốt nhất, lợi nhuận cao nhất, và bạn có thể làm tốt bằng cách làm đó. Nhưng bạn có khả năng cao hơn để thành công nếu bạn như kiểu, Ồ, tôi chỉ muốn lợi nhuận trung bình, nhưng tôi muốn kiên trì và có sức bền đến mức tôi có thể kiếm lợi nhuận trung bình trong 40 năm. Và nếu tôi có thể duy trì ở mức trung bình trong 40 năm, tôi sẽ kết thúc trong top 1%. Làm thế nào để biến điều đó thành hiện thực cho một người đang lắng nghe? Ai đó kiếm được, bạn biết đấy, một nghìn đô la mỗi tháng sau khi chi tiêu. Vậy họ có một nghìn đô la để chi tiêu mỗi tháng, có thể. Làm thế nào để, như, nếu họ chưa từng nghe về ý tưởng lãi suất kép này trước đây và phép màu mà nó có thể tạo ra nếu để mặc nó trong một khoảng thời gian đủ lâu, cách đơn giản để cho họ thấy sức mạnh của nó là gì?
Vậy hãy nhìn vào quỹ chỉ số, chỉ là một tập hợp rất đơn giản của các doanh nghiệp với phí rất thấp. Bạn có thể mua một cổ phiếu, nhưng đó là một tập hợp của hàng trăm, hàng trăm doanh nghiệp khác nhau. Bạn sở hữu Apple, Amazon và Coca-Cola, bạn sở hữu tất cả các công ty trên thế giới. Và vì vậy, đây là cách đầu tư nhàm chán, nhạt nhẽo và trung bình nhất. Nếu bạn đầu tư vào đó một cách rất đơn giản và bạn làm điều đó một cách nhất quán trong 20 hoặc 30 năm mà không cần kỹ năng, không cần chuyên môn, nơi bạn không nhận được mẹo cổ phiếu từ ai, thì đó là cách đầu tư nhàm chán nhất. Nếu bạn làm điều đó liên tục trong 30 năm, bạn gần như chắc chắn sẽ kết thúc trong top 1% của các nhà đầu tư. Bạn gần như chắc chắn đánh bại thực sự 95% các chuyên gia Phố Wall, những người đang cố gắng thông minh hơn thị trường, cố gắng khôn ngoan hơn thị trường, và không thể duy trì điều đó trong 30 năm. Và vì vậy nếu bạn chỉ cần trung bình trong một khoảng thời gian trên mức trung bình, bạn sẽ trở nên phi thường.
Tôi nghĩ rằng điều này cũng giống như trong sức khỏe, nếu bạn muốn khỏe mạnh, đúng vậy, bạn có thể ra ngoài và trở thành người tập thể hình giỏi nhất thế giới, người chạy marathon giỏi nhất trên toàn thế giới. Nhưng thực tế là, nếu bạn chỉ tập thể dục với những bài tập khiêm tốn vài lần một tuần trong 30 năm, bạn sẽ trở thành một trong những người khỏe mạnh nhất trong thị trấn của bạn. Nếu bạn có thể tập thể dục hai hoặc ba lần một tuần trong 30 năm một cách nhất quán, và ăn một chế độ ăn uống tốt một cách nhất quán trong 30 năm, bạn sẽ là một trong những người khỏe mạnh nhất mà bạn biết. Và điều này cũng tương tự trong đầu tư. Những người làm tốt nhất không phải là những thiên tài. Đó là những người bình thường trong một khoảng thời gian rất dài.
Tôi đã nghĩ về một ví dụ rất đơn giản. Vậy hôm nay trong cốc của tôi có một ly cà phê, và cà phê có thể giá 5 đô la. Bây giờ, với quy luật của lãi suất kép, nếu hôm nay tôi không uống cà phê đó, thì sau 40 năm, nếu tôi kiếm được 8%, mà tôi nghĩ rằng S&P 500 mang lại khoảng 8%, thì sau 40 năm, thay vì ly cà phê mà tôi đã uống mỗi ngày, với lãi suất khoảng 8%, tôi sẽ có 440.000 đô la. Nếu bạn uống cà phê mỗi ngày. Đúng. Đúng. Giả sử cà phê giá 5 đô la. Bây giờ, tôi thích cà phê. Bạn cũng vậy. Tôi không muốn mọi người nghe điều đó và nghĩ rằng tôi nên ngừng uống cà phê của mình. Nhưng đây là một ví dụ mạnh mẽ.
Có một cuốn sách có tên là “The Snowball”, một trong những tiểu sử chi tiết nhất về Warren Buffett. Và nó nói về việc khi ông trưởng thành, ông không muốn cắt tóc. Bởi vì trong suy nghĩ của ông, một lần cắt tóc sẽ tốn 10.000 đô la vì đó là cắt tóc 2 đô la. Nhưng nếu ông đầu tư số tiền đó theo cách mà ông biết và để yên trong 50 năm, bất cứ điều gì sẽ xảy ra, ông không muốn rửa xe vì ông sẽ nói với vợ rằng, đó là một lần rửa xe trị giá 5.000 đô la. Bà ấy bảo, điều đó có nghĩa là gì? Nó chỉ tốn một đô la. Không, không, không. Nhưng nếu tôi đầu tư số tiền đó và để yên. Vậy ông luôn nghĩ đến việc không phải cái gì đó hiện tại tốn bao nhiêu, mà là cái ông có thể phát triển số tiền đó thành gì trong tương lai.
Tôi đã suy nghĩ về việc Warren Buffett cắt tóc. Tôi đã tự hỏi Warren Buffett bây giờ bao nhiêu tuổi? Ông 93 tuổi. Được rồi, vậy nếu trong 80 năm, nếu Warren Buffett không cắt tóc, giả sử cắt tóc 5 đô la và thay vào đó đầu tư vào S&P 500, một quỹ chỉ số, mà, nhân tiện, bạn có thể đầu tư qua điện thoại của mình, thì sau 80 năm, Warren Buffett sẽ có 10.3 triệu đô la. Chỉ vậy thôi. Và đó là lý do tại sao ông ấy có giá trị một phần tư nghìn tỷ đô la hôm nay, là vì bạn trải qua 90 năm suy nghĩ như vậy và tất cả sẽ cộng dồn lại. Bây giờ, bạn luôn phải bắt đầu bằng cách nói rằng, làm ơn hãy uống cà phê của bạn và cắt tóc. Luôn có sự cân bằng. Nhưng cũng hãy hiểu rằng, cách để dành tiền, làm những việc rất bình thường trong một khoảng thời gian dài có thể dẫn đến phép màu. Thật sự là phép màu. Đó là một từ hoàn hảo cho nó bởi vì nó dường như…
Nó là phép màu vì nó không trực giác chút nào. Đúng vậy. Bạn không hiểu nó. Bạn nghĩ, chờ đã, cái gì? Tôi không thể hiểu một lần cắt tóc có thể biến thành 10 triệu đô la. Nó không trực giác. Có một ví dụ tuyệt vời từ người bạn của tôi, Michael Batnick. Ông ấy nói rằng, nếu tôi hỏi bạn, 8 cộng 8 cộng 8 cộng 8 là gì? Bạn có thể nhanh chóng suy nghĩ ra trong đầu. Nhưng nếu tôi hỏi, 8 nhân 8 nhân 8 nhân 8 nhân 8 nhân 8 là gì? Quên nó đi. Không thể làm được. Chúng ta không được sinh ra để nghĩ theo cách lũy thừa. Chúng ta không nên nghĩ theo cách nhân. Bởi vì không có gì là lũy thừa. Một thời nào đó. Điều đó phần lớn là đúng. Vâng. Tôi không thể nghĩ ra điều gì thực sự là lũy thừa trước đây. Vâng. Tôi chắc rằng chúng ta có thể đưa ra một vài ví dụ trong thiên nhiên và những thứ tương tự. Có rất nhiều sự lũy thừa trong thiên nhiên. Và đó là cốt lõi của sự tiến hóa. Giống như những sự phát triển này tích lũy lên nhau theo thời gian. Vâng, có thể là việc đánh răng hoặc sự phân hủy. Vâng. Vâng. Nhưng, bạn biết đấy, chắc chắn thị trường chứng khoán là ví dụ phù hợp nhất trong đời sống của hầu hết mọi người.
Nhưng cũng có rất nhiều thói quen xấu tích tụ lại.
Bạn biết đấy, hút một điếu thuốc thì không phải là vấn đề lớn.
Hút một điếu thuốc mỗi ngày trong 30 năm, đó là vấn đề lớn.
Hút hai bao thuốc mỗi ngày trong 30 năm, đó thật sự là vấn đề lớn.
Có những thứ mà với lượng nhỏ, chúng không phải là vấn đề lớn.
Nhưng nếu bạn làm chúng thường xuyên trong một khoảng thời gian dài, nó sẽ dẫn đến những điều tiêu cực.
Vậy quan điểm của bạn về việc tiết kiệm tiền thì sao?
Bạn đang làm một cuốn sách hiện tại, sẽ được phát hành vào tháng Mười năm nay có tên là Nghệ Thuật Chi Tiêu.
Đúng vậy.
Quan điểm của bạn về việc tiết kiệm tiền là gì?
Bạn đã nói với tôi là hãy uống cà phê, cắt tóc của tôi.
Đúng vậy.
Tôi xem việc tiết kiệm như là, một phần là hầu hết mọi người xem việc tiết kiệm tiền như là tiền để không.
Như là, nếu bạn không chi tiêu, nó chỉ nằm trong ngân hàng mà không làm gì cả.
Và nó chỉ là tiền bị lãng phí nằm đó.
Tôi chưa bao giờ xem nó như vậy.
Tôi coi tiền tiết kiệm là những biểu tượng nhỏ của sự độc lập.
Và mỗi đô la tôi tiết kiệm là một phần nhỏ của thời gian trong tương lai mà tôi sở hữu và kiểm soát.
Đó chỉ đơn giản là việc chi tiêu hoãn lại.
Và tôi xem điều đó là sự độc lập.
Vậy nếu bạn có nhiều tiền tiết kiệm, thì đó không chỉ là tích trữ tiền và tôi không định làm gì với nó.
Và cũng không phải là tôi đang tiết kiệm tiền này để có thể tiêu dùng trong tương lai.
Nếu tôi tiết kiệm một đô la hôm nay, tôi có thêm một đô la độc lập hôm nay.
Tôi được hưởng lợi từ điều đó ngay bây giờ.
Như tôi cảm thấy độc lập hơn vì điều đó.
Và tôi thực sự độc lập hơn vì điều đó.
Vậy nên, tôi xem, một lần nữa, mục tiêu tài chính hàng đầu của tôi, và tôi nghĩ đây là sự thật đối với hầu hết mọi người, cho dù họ có nhận ra hay không, điều mà họ thực sự muốn từ tiền bạc là sự độc lập và tự chủ cũng như chỉ cần có thể làm những điều theo cách của mình, sống cuộc sống mà họ muốn sống.
Và tôi xem sự độc lập như là khí oxy của sự độc lập.
Vậy điều ngược lại của điều đó là gì?
Là nợ?
Đúng vậy.
Đúng vậy.
Nợ là một phần của tương lai mà người khác sở hữu.
Đó là điều hoàn toàn ngược lại.
Khi bạn mắc nợ, bạn đang nói rằng ba năm nữa, công ty này sở hữu một phần thời gian của tôi.
Họ sở hữu lao động của tôi trong tương lai.
Và tiền tiết kiệm là điều ngược lại.
Tiền tiết kiệm là trong tương lai.
Tôi đã tích trữ điều này.
Tôi có thứ tiêu dùng tích trữ trong tương lai.
Tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn với nó.
Tôi nghĩ, bạn biết đấy, bạn đã viết một cuốn sách có tên là Tâm Lý Học về Tiền.
Nhưng khi bạn nói về điều đó, tôi đã nghĩ, ôi, tất cả lại là tâm lý học, vì cốt lõi của việc này, chúng ta sẽ có mối quan hệ độc đáo riêng với tiền bạc.
Đúng vậy.
Và có rất nhiều người thậm chí không muốn xem sao kê ngân hàng của chính họ.
Họ không nhìn vào ứng dụng Revolut hay Monzo của mình vào buổi sáng.
Họ tránh xa thẻ tín dụng của mình về mặt sao kê thẻ tín dụng.
Và để bắt đầu nói về những chủ đề này về việc tiết kiệm và chi tiêu, chúng ta có lẽ cần phải đề cập đến một kiểu suy nghĩ hay tâm lý về mối quan hệ của bạn với tiền bạc.
Đúng vậy.
Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là có hai chủ đề trong cuộc sống sẽ ảnh hưởng đến bạn, dù bạn có thích chúng hay không.
Đó là sức khỏe và tiền bạc.
Không quan trọng nếu bạn không quan tâm đến những chủ đề đó.
Những chủ đề đó đang quan tâm đến bạn và chúng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn.
Bạn có thể có một cuộc sống tuyệt vời mà không biết gì về hóa học hay khí tượng, nếu bạn không quan tâm đến những chủ đề đó.
Bạn không thể có một cuộc sống tốt nếu bạn không quan tâm đến tiền bạc và sức khỏe.
Và điều đó là sự thật với mọi người ở mọi nơi.
Vì vậy, tôi nghĩ mọi người có nghĩa vụ phải hiểu mối quan hệ của chính họ với tiền bạc.
Bây giờ, một số người sẽ là, bạn biết đấy, cuồng tín về điều đó.
Và những người khác chỉ xem tiền như một công cụ cần thiết mà họ cần để vượt qua cuộc sống.
Nhưng bạn phải hiểu cách nó hoạt động và nó đang làm gì với bạn về mặt tài chính và tâm lý.
Và rất nhiều vấn đề hiện đại có liên quan đến sự ghen tị, ghen tị, cảm giác như bạn đang tụt lại phía sau so với người khác.
Cốt lõi của vấn đề đó thường là về tài chính.
Và vì vậy ngay cả khi bạn không phải là kiểu người mà nói “tôi không quan tâm đến thị trường chứng khoán” và “tôi không thực sự quan tâm nhiều đến tiền bạc.
Tôi thích vui vẻ với bạn bè của tôi.” Thật tuyệt.
Nhưng có một thành phần rất lớn của xã hội học và những gì đang diễn ra trên thế giới liên tục có liên quan đến tài chính.
Và tôi nghĩ tiền bạc giống như một cửa sổ thú vị vào cuộc sống của con người.
Bạn có thể học được rất nhiều điều về một ai đó nếu bạn hiểu những gì họ làm với tiền của họ, cách họ nghĩ về tiền, họ nói về tiền bao nhiêu, họ muốn khoe khoang bao nhiêu, bao nhiêu, mức độ chú ý mà họ dành cho quần áo, ô tô và trang sức của họ để cho người khác thấy họ có bao nhiêu tiền.
Bạn học được rất nhiều về tâm lý của một người.
Bạn biết đấy, nếu tôi học về chính trị của bạn, tôi không biết nó là gì, nhưng nếu tôi học về chính trị của bạn, tôi có thể học được điều gì đó về bạn.
Nhưng nếu tôi ngồi xuống và tôi nói, hãy nói cho tôi mọi thứ về tiền của bạn.
Hãy cho tôi biết bạn kiếm được bao nhiêu, bạn chi tiêu bao nhiêu.
Bạn quý trọng điều gì?
Bạn muốn làm gì?
Tôi học được rất nhiều về tính cách của bạn.
Trong công việc của bạn về tâm lý học về tiền, bạn đã nghĩ về chấn thương như là một nhân vật chính trong câu chuyện về mối quan hệ tài chính của một người như thế nào?
Tôi nghĩ ít hơn về chấn thương. Đó là một thành phần trong đó.
Nhưng nhiều hơn, chúng ta đều là tù nhân của quá khứ độc đáo của chúng ta, bất kể đó là gì.
Đó có thể là chấn thương cho nhiều người, những hình thức khác nhau của chấn thương.
Nhưng bạn lớn lên ở một quốc gia khác với tôi.
Bạn có những bậc phụ huynh khác với tôi, những giá trị khác nhau.
Chúng ta có độ tuổi hơi khác nhau.
Và vì vậy bạn đã thấy một khía cạnh khác của thế giới so với tôi.
Và điều đó đã dạy bạn những giá trị khác nhau.
Nó đã dạy bạn để hướng tới những điều khác nhau so với tôi.
Và bạn và tôi, theo nhiều cách, cũng rất giống nhau.
Tôi nghĩ nếu chúng ta ngồi lại và nói về những chủ đề rộng hơn, chúng ta sẽ đồng ý về 90% mọi thứ.
Nhưng chúng ta vẫn khác nhau.
Vì vậy, chúng ta không nên giả vờ rằng điều tôi muốn làm với tiền của mình là điều bạn nên làm. Và tôi nghĩ rằng nhiều khi, khi mọi người tranh luận về tiền bạc và họ nói, ôi, bạn đang đầu tư sai hoặc bạn không chi tiêu đủ. Bạn chi tiêu quá nhiều. Thực sự thì không phải là mọi người không đồng ý với nhau. Mà là những người đến từ những hoàn cảnh rất khác nhau đang nói chồng lên nhau. Họ chỉ có những khát vọng khác nhau về những gì bạn nên muốn làm. Vì vậy, mọi người đều rất khác nhau và họ là nô lệ cho quá khứ của chính mình. Anh rể của tôi là một nhân viên xã hội. Có thể tôi đã đề cập đến điều này khi lần đầu tiên tôi xuất hiện trên podcast của bạn, nhưng tôi nghĩ về nó suốt. Trong công việc xã hội, khi bạn làm việc với những đứa trẻ gặp khó khăn, nhiều trong số những đứa trẻ đó là trẻ vô gia cư và trẻ nuôi dưỡng có hành vi rất kém ở trường. Chúng học rất tệ. Điểm số của chúng rất tệ. Chúng luôn kiếm chuyện đánh nhau. Và anh ấy đã nói, với tư cách là một nhân viên xã hội, anh ấy đã nói, chúng tôi có một câu nói trong ngành xã hội. Đó là tất cả hành vi đều có lý do khi có đủ thông tin. Vì vậy, bạn nhìn vào đứa trẻ này đang kiếm chuyện đánh nhau trên sân chơi và failing tất cả các lớp học của nó. Và thật dễ dàng cho giáo viên nói, vấn đề của bạn là gì? Điều này không khó đến vậy. Chỉ cần cư xử cho tốt. Chỉ cần ngừng lại. Và rồi bạn nhìn vào những gì đứa trẻ đó đang trải qua ở nhà. Có thể cha mẹ nó đang đánh đập nó. Có thể chúng là trẻ nuôi dưỡng. Chúng là trẻ mồ côi. Một khi bạn ghép nối những gì đang diễn ra trong cuộc sống của chúng, bạn sẽ cảm thấy, ồ, tôi hiểu, tất cả hành vi đều có lý do khi có đủ thông tin. Và tôi nghĩ bạn có thể áp dụng điều đó cho nhiều lĩnh vực trong cuộc sống, đặc biệt là tiền bạc, nơi bạn thấy ai đó lái một chiếc Lamborghini màu vàng. Có một câu chuyện ở đó về quá khứ của ai đó. Tôi không phán xét điều đó, nhưng có một câu chuyện về một người nào đó muốn mọi người biết họ đã kiếm được bao nhiêu tiền. Và đó không phải là một lời chỉ trích, nhưng có một câu chuyện. Có một cái gì đó đã xảy ra trong cuộc sống của bạn đã dẫn bạn đến đó. Và tất cả chúng ta đều có, đó không phải là một lời chỉ trích vì tôi cũng có những phần quá khứ ảnh hưởng đến cách tôi quản lý tiền bạc hôm nay. Vì vậy, chỉ cần nhận ra rằng không có một câu trả lời đúng duy nhất. Trong toán học, hai cộng hai là bốn đối với tôi và bạn. Có một câu trả lời đúng. Tiền bạc không như vậy. Tất cả chúng ta đều đang cố gắng tìm ra điều gì hoạt động trong bối cảnh mà chúng ta nhìn thế giới. Đây là một câu hỏi hơi kỳ lạ, nhưng nó khiến tôi suy nghĩ khi bạn nói về cái chết liên quan đến tiền bạc, vì một trong những quan điểm về tiền bạc là, bạn biết điều tôi muốn nói chứ? Tôi chỉ sống một lần. Vì vậy, tôi có thể tận hưởng cuộc sống. Tôi nghĩ rằng tôi chắc chắn có thiên hướng nhiều hơn theo hướng đó, mặc dù tôi không hoàn toàn theo hướng đó. Và anh trai tôi, người hơn tôi một tuổi, đã đưa cuốn sách của bạn cho tôi và đã làm việc như một môi giới chứng khoán, một nhà khoa học toán học. Khi 12 tuổi, anh ấy đã lập ngân sách cho tiền tiêu vặt của mình trên một tài liệu Excel, trong khi tôi chỉ tiêu, tiêu, tiêu. Và anh ấy nghĩ nhiều hơn về dài hạn. Anh ấy như đang đầu tư vào quỹ hưu trí của mình ở tuổi 21. Trong khi tôi thì như ở sòng bạc, không phải là sòng bạc theo nghĩa đen, mà là một sòng bạc theo nghĩa tượng trưng. Tôi đã chấp nhận những rủi ro lớn hơn và chỉ lăn xúc xắc. Và cách tôi biện minh cho hành vi của mình một cách có phần phi lý và không đầu tư nhiều vào quỹ hưu trí của mình là, dù sao thì tôi cũng chỉ sống một lần. Vì vậy, tôi cũng vậy, chỉ cần tận hưởng cuộc sống của mình. Và khi chúng ta nói về cà phê và tiết kiệm và tất cả những thứ này, nhiều người sẽ nghĩ, vâng, nhưng lãi suất kép là tốt. Nhưng tôi muốn tận hưởng cuộc sống. Tận hưởng cuộc sống. Tôi nghĩ về một điều. Khi tôi ở đầu 20 tuổi vào thời điểm này, tôi đã gặp một đồng nghiệp của mình, và anh ấy lớn hơn tôi khoảng 10 tuổi. Và anh ấy có 25.000 đô la nợ thẻ tín dụng, điều mà tôi không thể tưởng tượng vào thời điểm đó. Đó là một số nợ thẻ tín dụng vô cùng khó hiểu mà anh ấy đang trả lãi suất 17%. Vào thời điểm đó, tôi chỉ nghĩ, và toàn bộ khoản nợ đều đến từ những chuyến đi mà anh ấy đã thực hiện. Anh ấy đã du lịch châu Âu và du lịch qua châu Á và có một khoảng thời gian tuyệt vời, nhưng anh ấy đã đặt tất cả lên thẻ tín dụng của mình. Vào thời điểm đó, tôi nhớ đã nghĩ, đồ ngốc, bạn có hiểu điều này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến tương lai của bạn không? Và rồi anh ấy qua đời khi khoảng 32 tuổi. Wow. Và sau đó tôi nhớ đã nghĩ, tôi rất vui vì bạn đã thực hiện những chuyến đi đó. Tôi rất vui vì bạn đã có khoản nợ thẻ tín dụng đó vì sự thật là ở tuổi 32, anh ấy đã nhìn thấy và trải nghiệm nhiều hơn hầu hết mọi người sẽ có ở tuổi 62. Và vì vậy, tôi nghĩ về điều đó rất nhiều, như, luôn có sự cân bằng. Và sự thật là bạn và tôi không biết, liệu chúng ta có sống đến 110 tuổi hay chết vào ngày mai? Không ai biết, tất nhiên. Một điều mà tôi nghĩ rất nhiều tư cách là một bậc cha mẹ là tôi đã là một người tiết kiệm lớn trong suốt cuộc đời mình. Kể từ khi tôi có công việc đầu tiên vào tuổi 16, tôi đã tiết kiệm phần lớn những gì tôi kiếm được từ mọi công việc mà tôi đã làm. Và thật dễ dàng để nhìn vào ai đó như tôi và nói, Morgan, nếu bạn nằm trên giường bệnh vào ngày mai, chắc chắn bạn sẽ hối tiếc về những kỳ nghỉ bạn chưa đi và những bữa ăn bạn chưa có, đúng không? Bạn sẽ hối tiếc về điều đó. Câu trả lời của tôi là hoàn toàn không. Bởi vì nếu tôi nằm trên giường bệnh tối nay, tôi sẽ cảm thấy rất vui vì biết rằng vợ và các con tôi sẽ ổn nhờ những gì tôi đã tiết kiệm. Đó sẽ là tình huống tồi tệ nhất mà tôi rơi vào, là nằm trên giường bệnh và nhìn vợ và con cái của tôi và biết rằng các bạn đã gặp khó khăn. Tôi sẽ để lại cho các bạn cái chết, bạn biết không? Vì vậy, nhưng điều đó có thể thay đổi khi tôi lớn lên. Và khi các con tôi hy vọng tài chính tự lập, liệu tôi có còn nghĩ như vậy không? Bạn biết không, liệu tôi có còn có nhu cầu như vậy rằng, tôi cần làm việc và tiết kiệm để cung cấp cho những đứa trẻ nhỏ của mình? Điều đó sẽ không kéo dài mãi mãi. Vì vậy, điều này sẽ thay đổi trong suốt cuộc đời của bạn.
Đó thực sự là một suy nghĩ tồi tệ nhất trên thế giới, phải không? Nghĩ rằng bạn có thể nằm trên giường bệnh và nhìn về gia đình mình, biết rằng họ sắp phải đối mặt với khó khăn về hóa đơn và thực phẩm, và có lẽ họ sẽ phải bán nhà và lối sống của họ sẽ hoàn toàn thay đổi khi bạn ra đi. Tôi còn chưa có con, nhưng tôi đã nghĩ đến người bạn đời của mình. Không có cơn ác mộng nào tồi tệ hơn điều đó.
Tôi nghĩ rằng có một điều ngược lại với điều này, đó là trong một số cuốn sách và nghiên cứu về cái chết, có khá nhiều người có cái chết rất bình yên, những người biết rằng họ sắp chết vì căn bệnh nan y, và họ hầu như đều cảm thấy thoải mái với điều đó. Khi bạn tìm hiểu tâm lý của những người đó, làm thế nào bạn biết mình sẽ chết trong vòng sáu tháng? Và bạn cảm thấy thoải mái với điều đó. Một trong những yếu tố lớn là biết rằng gia đình của bạn sẽ ổn mà không có bạn vì họ tự lập và không phụ thuộc vào bạn cho trí tuệ và lời khuyên, họ có thể tự chăm sóc bản thân.
Nhưng điều ngược lại, nếu bạn đang nằm trên giường bệnh và nghĩ rằng, con cái của tôi, vợ của tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn nếu không có tôi. Đó là điều đau đớn nhất mà bạn có thể tưởng tượng. Tôi cũng có thể tưởng tượng rằng một trong những điều hối tiếc lớn mà một người có thể có trên giường bệnh là chưa sống hết mình. Bởi vì tôi đang nghĩ rằng, thỉnh thoảng tôi tự hỏi, nếu tôi chết ngay bây giờ, tôi sẽ cảm thấy như thế nào? Nếu tôi nhận được một chẩn đoán, trời ơi, tôi sẽ cảm thấy ra sao?
Và tôi cảm thấy rằng tôi đã thực sự sống hết mình. Phải. Tôi cảm thấy tôi đã đi du lịch, tôi đã thấy những điều, tôi đã làm nhiều điều, tôi đã gặp gỡ mọi người, tôi đã sống. Vì vậy, có một cảm giác nhất định, có một nụ cười nhất định trên khuôn mặt tôi hoặc lòng biết ơn khi tôi nghĩ về điều này như là cái kết. Phải. Đó là một sự cân bằng, phải không? Giữa, tôi đoán bạn có thể làm cả hai. Giữa hai điều đó. Giữa người bạn của tôi, người đã chôn vùi bản thân trong nợ thẻ tín dụng, mặc dù tôi vui vì anh ấy đã làm điều đó trong cuộc sống ngắn ngủi của mình so với những người tiết kiệm mọi thứ cho đến cuối cùng.
David Cassidy, một diễn viên nhi đồng rất nổi tiếng và có một sự nghiệp diễn xuất tuyệt vời. Ông đã qua đời, tôi không biết ông đã chết khi nào, 10 năm trước, 15 năm trước, bất kể đó là khi nào. Những lời cuối cùng của ông là, quá nhiều thời gian bị lãng phí. Đó là những lời cuối cùng của ông. Và như thế, bạn nghĩ về điều đó, và đây là một người rất giàu có và nổi tiếng, có một cuộc sống rất đáng mơ ước. Bạn không thể nghĩ đến những lời cuối cùng buồn hơn “quá nhiều thời gian bị lãng phí”.
Tôi nghĩ rằng không quan trọng, đây giống như triết lý của Jeff Bezos về kinh doanh, ông bắt đầu Amazon vì ông cố gắng tưởng tượng mình ở tuổi 90, nhìn lại và có ít hối tiếc nhất. Ông đã nói, đó nên là khuôn khổ cho cuộc sống của bạn, là khi bạn nằm trên giường bệnh, bạn có ít hối tiếc nhất có thể. Và ông đã làm điều đó vì ông nghĩ rằng, nếu tôi không bắt đầu Amazon, tôi sẽ hối hận về điều đó. Nhưng nếu tôi bắt đầu Amazon và nó thất bại, tôi sẽ không hối tiếc về điều đó.
Vì vậy, chỉ cần hiểu rằng, tôi nghĩ đó là một triết lý tốt. Đó có lẽ là định nghĩa rộng nhất về rủi ro, là hiểu những gì bạn có khả năng sẽ hối tiếc trong tương lai. Và tôi không nghĩ ai cũng có thước đo hoàn hảo về điều đó. Như có khả năng cao rằng, trời ơi, nếu bạn nhận được một chẩn đoán vào ngày mai, như bạn vừa nói, thì đúng như vậy, bạn sẽ nhìn lại và nói, tôi thực sự đã sống hết mình. Nhưng bạn cũng có thể nhìn lại và nói rằng, ôi, không phải bạn cá nhân, mà bất kỳ ai trong chúng ta cũng sẽ nhìn lại và nói rằng, ôi, tôi ước tôi đã, tôi ước tôi làm điều này khác đi. Tôi ước tôi đã đối xử tốt hơn với người này. Tôi ước tôi đã gọi điện cho người này nhiều hơn, bạn biết đấy. Làm việc ít hơn.
Đúng. Có thể. Tôi nghĩ rằng Brony Ware đã phát hiện ra rằng y tá chăm sóc paliative ở Úc, khi phỏng vấn những người trên giường bệnh, rằng “tôi ước tôi làm việc ít hơn” rất cao. Và không một ai trong số những người đó nhìn lại trong những tình huống đó trên giường bệnh của họ, khi họ 90 tuổi, sẽ nhìn lại và nói, tôi ước tôi đã làm việc chăm chỉ hơn. Nhưng hầu như tất cả họ sẽ nói, tôi ước tôi đã dành nhiều thời gian hơn với con cái của mình. Tôi ước tôi đã dành nhiều thời gian hơn với gia đình mình. Tôi ước tôi đã đối xử tốt hơn với bản thân. Tôi ước tôi đã để bản thân mình trở thành chính mình.
Tôi nghĩ rằng hối tiếc lớn nhất của những người sắp chết từ công trình của cô ấy là, tôi ước tôi đã sống một cuộc sống trung thực hơn với bản thân mình, mà tôi giải thích là, tôi ước tôi đã làm điều gì đó khác. Và điều này dẫn lại đến ý tưởng của Chuck Feeney về tỷ phú đã nói rằng, tôi không muốn, tôi muốn sống theo cách của mình. Như việc độc lập là rất cốt lõi với hạnh phúc của con người. Và như tôi đã nói ở trên, chúng ta đến từ những nền tảng khác nhau, chúng ta có những khát vọng khác nhau, nhưng độc lập là một khát vọng rất nhân văn, tự nhiên và phổ quát để có thể sống cuộc sống theo cách riêng của bạn.
Tôi không chắc liệu chúng ta có nói về điều này nhiều không, nhưng đối với người không có độc lập tài chính vì họ bị vướng vào nợ nần và hóa đơn và tất cả những thứ này. Làm thế nào để một người thoát khỏi tình huống đó? Bởi vì chúng ta không thể chỉ đơn giản là tiết kiệm để ra khỏi tình huống đó, đúng không?
Mọi người vẫn làm được. Điều đó rất khó. Bởi vì có khả năng tư duy và tâm lý đã đưa bạn đến đó sẽ rất khó để phá vỡ. Cực kỳ khó để phá vỡ. Tôi đã nghe thấy một thống kê một lần, đây là một chủ đề hoàn toàn khác, nhưng tôi nghĩ rằng điều này áp dụng cho nhiều thứ mà thống kê đó sẽ, là dự đoán nhất về việc liệu bạn sẽ lừa dối vợ/chồng mình hay không là số người bạn đã quan hệ trước khi bạn kết hôn. Hàm ý là, rất khó để chỉ bật một công tắc và nói rằng, tôi bây giờ là một người khác. Và tôi nghĩ rằng ý tưởng đó có thể áp dụng cho nhiều điều khác nhau trong cuộc sống.
Và tâm lý của việc, tôi chi tiêu nhiều hơn số tôi kiếm được và tôi không quan tâm đến tiền và nợ nần. Một số người có thể thức dậy một ngày và nói, không còn điều đó nữa. Tôi sẽ quay lại theo chiều ngược lại. Nhiều người thấy rất khó để làm được điều đó.
Tôi nghĩ một trong những điều khó khăn về tiền bạc là, mặc dù nhiều người khó có thể thừa nhận, nhưng có một sự thật rằng ở trong cái thang đo giữa bản năng và nuôi dưỡng, nhiều điều trong số đó nghiêng về bản năng, rằng một số người chỉ được lập trình như vậy.
Anh trai của bạn được lập trình để lập kế hoạch và tiết kiệm, trong khi bạn được lập trình để chấp nhận những rủi ro kinh doanh theo cách mà anh ấy có thể không làm.
Vì vậy, nhiều điều là, đúng, bạn có thể học. Đúng, bạn có thể học từ những người khác và học những ý tưởng mới để suy nghĩ, nhưng chúng ta không nên giả vờ rằng chúng ta có thể thay đổi hoàn toàn con người của mình.
Những cuộc trò chuyện khó khăn nhất thường là những điều chúng ta tránh né.
Nhưng nếu bạn có đúng câu hỏi để bắt đầu chúng thì sao?
Mỗi vị khách trên chương trình Nhật ký của một CEO đều để lại một câu hỏi trong cuốn nhật ký này.
Và đó là một câu hỏi được thiết kế để thách thức, kết nối và đi sâu hơn với vị khách tiếp theo.
Và đây là tất cả các câu hỏi mà tôi có ở đây trong tay.
Ở một bên, bạn có câu hỏi đã được đặt ra, tên của người đã viết nó.
Và ở bên kia, nếu bạn quét nó, bạn có thể xem người đã trả lời sau đó.
51 câu hỏi được chia thành ba cấp độ khác nhau: cấp độ khởi động, cấp độ mở rộng, và cấp độ sâu.
Vì vậy, bạn quyết định cuộc trò chuyện sẽ đi sâu đến mức nào.
Và mọi người chơi những thẻ trò chuyện này trong các phòng họp tại nơi làm việc, trong phòng ngủ, một mình vào ban đêm, trong những buổi hẹn hò đầu tiên, và mọi nơi ở giữa.
Tôi sẽ để một liên kết đến các thẻ trò chuyện trong phần mô tả bên dưới.
Bạn có thể lấy thẻ của mình tại thediary.com.
Để kết thúc về vấn đề tiết kiệm tiền, có những chiến thuật, mẹo hoặc cách suy nghĩ nào để tiết kiệm cho những người có thể đang làm việc trong một nhà máy và không có nhiều thu nhập dư thừa mỗi tháng không?
Tôi nghĩ nếu bạn xem việc tiết kiệm như là tôi cần tiết kiệm cho cái gì đó trong tương lai, thì đó là điều khó khăn cho mọi người.
Nếu bạn có một chút thay đổi tư duy và nói, tôi sẽ tiết kiệm để trở nên độc lập hơn, để nếu tôi mất việc, tôi không phải hoảng loạn và đi tìm việc đầu tiên có sẵn.
Tôi có thể dành thời gian của mình và tìm một công việc khác.
Đó là sự độc lập.
Nếu bạn có một tình huống khẩn cấp y tế, bạn sẽ có một số lựa chọn về cách điều trị và nơi đến.
Đó là sự độc lập.
Xem mỗi đồng tiền bạn tiết kiệm như là một biểu tượng của sự độc lập, tôi nghĩ là một thay đổi tư duy giúp mọi người dễ thực hiện hơn so với việc họ chỉ nói, tôi cần tiết kiệm để mua một chiếc xe mới.
Tôi đã hỏi điều này bởi vì trước đây khi tôi xem xét những câu hỏi được tìm kiếm nhiều nhất liên quan đến việc tiết kiệm, câu hỏi phổ biến nhất là cách tiết kiệm tiền.
Đúng rồi.
Cách tiết kiệm tiền.
Bây giờ, họ có thể đang hỏi, tôi nên làm gì với số tiền tiết kiệm của mình?
Tôi có nên để nó trong tài khoản điều kiện?
Tôi có nên để nó trong tài khoản tiết kiệm?
Tôi có nên đầu tư?
Có thể đó là một phần của vấn đề.
Hoặc nó có thể giống như bạn đang nói về thuế quan.
Mọi người thực sự không biết điều đó có nghĩa là gì.
Câu hỏi Google nhiều thứ hai là, tài khoản tiết kiệm lợi suất cao là gì?
Đúng vậy.
Và tôi nghĩ những câu hỏi đó không phải là những câu hỏi tồi.
Không có câu hỏi nào là tồi cả.
Tôi đã từng hỏi những câu hỏi đó một thời gian trong cuộc đời mình.
Nhưng nó dẫn đến vấn đề như bạn có trách nhiệm hiểu cách tiền hoạt động và những gì nó sẽ làm với bạn và làm thế nào để quản lý nó.
Đó không phải là một điều vui vẻ có được.
Mọi người sẽ phải đối mặt với những chủ đề này dù họ có thích hay không.
Tôi rất thích câu trích dẫn này từ cuốn sách của bạn, nơi bạn nói, một trong những cách hiệu quả nhất để tăng tiết kiệm của bạn không phải là nâng cao thu nhập của bạn.
Mà là nâng cao sự khiêm tốn của bạn.
Đúng rồi.
Tôi nghĩ bạn sẽ hiểu điều đó khi bạn nhận ra không ai chú ý đến bạn nhiều như bạn làm và không ai quan tâm đến chiếc Range Rover và đồng hồ Rolex của bạn nhiều như bạn đã từng.
Chúng có thể rất quan trọng với bạn, nhưng không ai khác nghĩ về chúng nhiều như vậy vì họ đang bận nghĩ về chính họ.
Họ đang bận nghĩ về chiếc xe của riêng họ.
Và bạn nhận ra rằng việc chi tiêu hiện đại, điều này đã gia tăng trong kỷ nguyên truyền thông xã hội trong 10 hoặc 15 năm qua, đang cố gắng thu hút sự chú ý của những người lạ.
Nó đang cố gắng tạo ra một buổi biểu diễn, một màn trình diễn cho những người mà bạn nghĩ là đang chú ý đến bạn, nhưng họ thực sự không.
Họ không chú ý đến bạn chút nào.
Vì vậy, như việc giảm bớt sự khiêm tốn của bạn – hoặc như việc nâng cao sự khiêm tốn của bạn là một cách để suy nghĩ về nó.
Nhưng cũng chỉ đơn giản là nhận ra rằng bạn muốn được chú ý từ ai?
Điều đó khác nhau với từng người.
Đối với tôi, tôi muốn vợ mình, con cái, cha mẹ và khoảng ba người bạn yêu tôi.
Và tôi rất quan tâm đến sự chú ý của họ.
Tôi thực sự quan tâm đến những gì con cái, vợ và cha mẹ nghĩ về tôi.
Và điều đó là cơ bản để tôi hạnh phúc.
Và từ đó, sự quan tâm giảm đi rất nhanh.
Bạn biết đấy, có một vài người bạn rất thân có mặt ở đó, và sau đó có một số người như đồng nghiệp và những người khác, và sự quan tâm giảm nhanh chóng từ đó.
Còn những người lạ, người đang lái xe trên phố, không thể quan tâm chút nào.
Và có thể điều đó nghe có vẻ hiển nhiên, nhưng rất nhiều những gì chúng ta làm với tiền bạc là một màn trình diễn để gây ấn tượng với gã không chú ý đến bạn chút nào.
Vì vậy, tôi muốn dành rất nhiều nỗ lực để phát triển các mối quan hệ với sáu hoặc bảy người đó.
Tôi muốn dành nỗ lực to lớn vào đó và rất ít từ đó trở đi.
Và đây là điều.
Nếu tôi có một chiếc Ferrari, liệu vợ tôi có yêu tôi hơn không?
Không.
Liệu con cái tôi có ngưỡng mộ tôi hơn không?
Không.
Và vì vậy, những người mà tôi muốn yêu tôi không bị ảnh hưởng bởi những món đồ sang trọng mà tôi sẽ mua.
Vậy bạn chi tiền vào đâu?
Chúng tôi sống một đời sống vật chất khá ổn, nhưng tôi cũng tiêu khá nhiều tiền.
Vì vậy, khoản chi lớn nhất mà tôi có, điều tôi chi tiền vào, là sự độc lập.
Và tôi xem đó như là điều tôi đang chi tiền vào.
Tôi chi tiền để kiểm soát lịch trình của mình.
Tôi chi tiền cho khả năng nói không với công việc mà tôi không muốn làm.
Tôi xem đó như việc tôi đang độc lập tài chính.
Vì vậy, tôi có thể làm công việc mà tôi muốn làm.
Và tôi đã làm việc đó trong suốt 25 năm.
Còn gì khác tôi chi tiền vào?
Dưới đây là điều thú vị.
Con trai tôi ở trong phòng chờ xanh, bạn đã hỏi về cậu ấy. Đây là một điều mà tôi đang suy nghĩ cách đây chỉ vài tuần. Tôi lớn lên với tư cách là một vận động viên trượt tuyết. Tôi là một tay đua trượt tuyết ở Lake Tahoe. Và luôn luôn, đặc biệt khi tôi còn nhỏ, có rất nhiều người trong đội trượt tuyết của tôi sở hữu thiết bị tốt hơn tôi. Họ có những đôi ski mới hơn, những đôi giày mới hơn và những thiết bị tuyệt hơn. Và tôi luôn, tôi ghét điều đó. Nó khiến tôi cảm thấy rất không tự tin. Tôi ghét điều đó. Và một trong những điều mà tôi đã làm là khi con trai tôi bắt đầu trượt tuyết vài năm trước, tôi đã nghĩ rằng, tôi sẽ mua cho con những đồ dùng tốt nhất vì tôi cảm thấy không tự tin. Và tôi sẽ bù đắp cho cái vết thương nhỏ trong lòng mình. Tôi sẽ mua cho con những thiết bị tốt nhất. Và đây là điều. Cậu ấy thì không quan tâm chút nào về những thứ đó. Cậu ấy không hề quan tâm đến những đồ vật fancy mà cậu ấy có. Không chút nào. Vậy nên mỗi người đều khác nhau trong việc này. Và nó cũng quay trở lại với việc chi tiêu phần lớn dựa trên một câu chuyện hoặc một vết sẹo mà bạn đã trải qua từ thời thơ ấu. Vậy thì hôm nay bạn phân bổ vốn thế nào? Chúng ta đã nói về điều này một chút lần trước, nhưng về phần trăm, bạn có rất nhiều tiền mặt. Bạn đã nói rằng tỷ lệ phần trăm tài sản ròng của bạn khoảng bao nhiêu? 20, 25% có lẽ. Chúng tôi sở hữu một căn nhà hoàn toàn và phần còn lại là cổ phiếu. Nó rất đơn giản, toàn bộ tài sản ròng của chúng tôi là một ngôi nhà, tiền mặt, quỹ chỉ số Vanguard và cổ phần của Markel nơi tôi làm thành viên hội đồng quản trị. Đó là tất cả. Đó là toàn bộ tài sản ròng của tôi. Nó đơn giản và tẻ nhạt đến mức có thể. Và điều tôi muốn làm với điều đó, lý do tôi giữ nó thật tẻ nhạt là biến số mà tôi muốn tối đa hóa là khả năng chịu đựng. Như chúng ta đã nói trước đó. Nếu tài chính của tôi đơn giản như vậy, thì tôi có thể dành tất cả năng lượng tinh thần của mình, tất cả chiến lược để làm thế nào tôi có thể đảm bảo rằng tôi có thể giữ được điều này càng lâu càng tốt. Vậy với một người không biết quỹ chỉ số Vanguard là gì, nếu phải giải thích cho con trai bạn, có lẽ cậu ấy đã biết, đúng không? Đối với một người cùng độ tuổi với con trai bạn, bạn sẽ giải thích quỹ chỉ số Vanguard như thế nào? Bởi vì bạn đã nói bạn có tiền mặt. Mọi người hiểu điều đó. Mọi người hiểu một ngôi nhà. Quỹ chỉ số Vanguard. Vậy quỹ chỉ số là một tập hợp của hàng trăm, nếu không muốn nói là hàng nghìn doanh nghiệp. Khi bạn mua một quỹ chỉ số, bạn đang sở hữu một chút của Apple, Amazon, Google, Facebook, tất cả mọi công ty đại chúng có sẵn, bạn đang sở hữu một miếng nhỏ của họ. Một cách để nghĩ về điều đó là khi bạn mua một quỹ chỉ số, bạn đang sở hữu một phần của chủ nghĩa tư bản Mỹ. Và bạn đầu tư vào những quỹ chỉ số nào và tại sao? Có rất nhiều quỹ. Rất nhiều, tôi có nghĩa là có hàng tấn quỹ đều tốt như nhau. Nên không có nghĩa là quỹ này tốt hơn, nhất thiết tốt hơn quỹ khác. Bạn phải có một giả thuyết. Phần lớn những gì tôi mua được gọi là Quỹ Chỉ Số Thị Trường Cổ Phiếu Tổng Vanguard, mã chứng khoán là VTI. Không phải là một lời khuyên cho người khác, nhưng đó là chỉ số rộng nhất. Nó về cơ bản nắm giữ mọi cổ phiếu có sẵn để mua trên thế giới. Và nó làm điều đó với mức phí rất, rất thấp. Và vì vậy tôi không đặt cược vào AI. Tôi không đặt cược vào ngành công nghiệp này hay công ty kia. Bạn đang sở hữu một phần nhỏ của doanh nghiệp Mỹ. Và điều đó đã mang lại kết quả gì, trung bình, trong vài năm qua? Nếu bạn xem một so sánh lịch sử tốt như thế nào, đó là S&P 500, nếu bạn quay ngược lại, bạn có thể quay ngược lại 100 năm. Có một người từ Đại học Yale tên là Robert Schiller, người có dữ liệu từ những năm 1880 về cổ phiếu của Mỹ. Và về cơ bản những gì nó cho thấy là theo thời gian, trung bình, cụm từ đó đang gánh vác một công việc nặng nhọc ở đây, nhưng trung bình là 8% đến 10% mỗi năm. Và lý do đó là như thế nào, có một dấu sao lớn ở đó là bạn gần như không bao giờ kiếm được. 8% hoặc 10% trong bất kỳ năm nào. Bạn có nhiều khả năng tăng 30% hoặc giảm 15%. Và nó trung bình ra đến 8% hoặc 10% mỗi năm, nhưng luôn có hỗn loạn trong bất kỳ năm cá nhân nào. Và liệu có lý do gì mà bạn không chỉ đặt cược vào công nghệ, chẳng hạn? Thực ra, có rất nhiều công nghệ trong quỹ chỉ số đó. Đó là phần lớn nhất vì đó là những công ty lớn nhất ở Mỹ, Amazon, Google, v.v. Nhưng cũng có rất nhiều giá trị có thể được tạo ra bởi một công ty như Procter & Gamble, bán kem đánh răng và nước hoa. Và thực sự có thể có nhiều giá trị hơn trong những loại công ty đó hơn cả công nghệ. Bởi vì tôi dám cá là trong 30 năm nữa, mọi người vẫn sẽ dùng nước hoa Old Spice. Nhưng tôi không dám cá là trong 30 năm nữa, Google sẽ vẫn là cách chủ yếu mà mọi người tìm kiếm thông tin. Vậy nên những công ty bán cùng một sản phẩm trong một thời gian dài, có khả năng chịu đựng và lâu dài, có thể thực sự tạo ra nhiều giá trị cho các nhà đầu tư của họ. Bạn đã đề cập điều khác là về nhà cửa. Bạn có một ngôi nhà. Vâng. Doanh số bán nhà vào năm 2024 ước tính chỉ đạt 4 triệu căn, tỷ lệ thấp nhất kể từ năm 1995. Vâng. Ý tôi là, đây là một trong những vấn đề xã hội lớn nhất. Và nó còn lớn hơn nhiều so với nhà ở và tiền bạc. Tôi nghĩ bạn có thể liên kết mọi thứ từ người vô gia cư đến heroin đến tự sát với việc chúng ta ở Mỹ và nhiều nơi trên thế giới chưa xây đủ nhà trong 50 năm qua. Điều đó đã kéo giá lên cao hơn và cao hơn. Và nó đã đẩy ra một phần nhỏ trước đây và giờ đã trở thành một phần lớn trong xã hội, những người hoàn toàn cảm thấy họ không thể đủ khả năng để mua một ngôi nhà trung lưu cơ bản. Và có lẽ đó là một trong những vấn đề xã hội lớn nhất mà chúng ta đang đối mặt ngay bây giờ là tình trạng thiếu nhà ở đã làm cho nhà ở nằm ngoài khả năng chi trả của hàng chục triệu người. Bạn có khuyến khích mọi người cố gắng mua nhà hay chỉ nên thuê những ngôi nhà đó? Đây là điều mà tôi muốn nói, tôi đã mua ba ngôi nhà trong đời. Vâng. Mỗi một trong ba ngôi nhà đó, tôi không cảm thấy mình đã có một món hời tốt. Không phải là kiểu, ôi, đây là một món hời. Tôi đã đủ sức mua. Không có ngôi nhà nào trong số ba cái đó làm tôi cảm thấy như vậy. Tôi đã mua chúng. Tôi có thể mua được chúng.
Họ ở trong tình huống của tôi, tôi không có ý định, bạn biết đấy, làm điều gì đó mà tôi không nên, về mặt tài chính. Nhưng lý do mà tôi mua nhà là vì đó là một nơi an toàn, tốt cho gia đình tôi trong một cộng đồng mà chúng tôi muốn sống. Tôi không nghĩ đến việc, liệu đây có phải là một căn nhà mà tôi có thể kiếm được một khoản tiền lớn không? Liệu giá trị của nó sẽ tăng lên? Hay sẽ giảm xuống? Điều đó chưa bao giờ nằm trong tính toán. Tôi chỉ nghĩ, vâng, tôi có khả năng mua điều này và nó không ảnh hưởng gì đến tài chính của tôi cả. Nhưng lý do tôi làm điều này là vì đây là một nơi an toàn, tốt để gia đình tôi sống. Và tôi nghĩ rằng nói chung đó là cách làm đúng. Khi mọi người bắt đầu suy nghĩ qua lăng kính: “Liệu đây có phải là một khoản đầu tư tốt không? Liệu điều này sẽ tăng giá? Giá nhà có thể sẽ giảm.” Có lẽ tôi nên đợi sáu tháng vì nó sẽ giảm. Đó là lúc bạn đang tự làm khó bản thân. Bạn chỉ đang đánh cược vào thời điểm đó. Và khi làm như vậy, mọi người thường gặp rất nhiều rắc rối khi họ nói, “Ôi, tôi biết là tôi đang mắc nợ nhiều, nhưng tôi nghĩ giá nhà sẽ tăng gấp đôi trong ba năm tới. Vậy nên cũng không sao.” Điều đó không bao giờ nên là một phần trong tính toán. Nó nên là: tôi có khả năng chi trả điều này. Và đây là nơi tôi muốn nuôi dạy gia đình trong năm hoặc mười năm tới. Tôi nghĩ đó là công thức. Vì vậy, nó nhiều hơn về tự do và an ninh hơn là việc kiếm lợi nhanh chóng. Chắc chắn rồi. Dưới đây là điều thú vị. Tâm lý về nhà ở cũng vậy. Chúng tôi đã mua một ngôi nhà mới cách đây tám tháng và bán ngôi nhà trước đó. Và ngôi nhà mà chúng tôi vừa bán, chúng tôi cũng kiếm được một chút tiền vì thị trường bất động sản Seattle đã điên cuồng trong năm năm qua. Thú vị là, điều gì xảy ra, đây chỉ mới tám tháng trước khi chúng tôi bán ngôi nhà. Ngày mà chúng tôi hoàn tất việc bán ngôi nhà và tôi nhận được số tiền chuyển khoản vào tài khoản ngân hàng, tôi đăng nhập vào tài khoản ngân hàng của mình. Tôi thấy con số từ việc bán ngôi nhà. Những con số đó không có nghĩa gì với tôi, nhưng ngôi nhà mà chúng tôi đã bán thì có ý nghĩa rất lớn với tôi. Nó giống như là con gái tôi đã bước những bước đầu tiên ở dưới cầu thang đó. Con trai tôi đã có ngày đầu tiên đi học mẫu giáo, Giáng sinh, Lễ Tạ ơn. Những con số này không có bất kỳ ý nghĩa gì với tôi. Những con số này chỉ đơn giản là sẽ chuyển đến ngôi nhà mới. Nhưng ngôi nhà mà tôi đã rời xa có ý nghĩa tất cả với tôi. Vì vậy, hãy trở lại như thế này: đừng coi đó là một giao dịch tài chính. Nó nên là nơi bạn muốn nuôi dạy gia đình và xây dựng những kỷ niệm. Điều này có thể so với việc đầu tư vào cái đó của Vanguard như thế nào? Nếu chúng ta nhìn vào lợi nhuận từ bất động sản. Tôi không có kỷ niệm nào về những bước đầu tiên của con gái mình trong quỹ chỉ số Vanguard của tôi. Đó chính là vấn đề. Bạn đang đầu tư vào một quỹ chỉ số Vanguard vì bạn nghĩ rằng bạn sẽ kiếm được tiền theo thời gian. Trong khi bạn không nên có suy nghĩ đó khi bạn mua nhà. Nó nên nằm trong khả năng tài chính của bạn, nhưng bạn nên làm điều đó vì đây là một nơi tốt để nuôi dạy gia đình bạn trong một khoảng thời gian dài. Điều này đặt ra một câu hỏi cho những người trẻ hơn đang nghĩ đến việc xây dựng tài sản của họ, bởi vì điều đầu tiên và điều phổ biến nhất mà chúng ta được dạy liên quan đến tạo ra tài sản là mua nhà. Nó giống như là điều mà ai cũng biết. Bạn ra trường, bạn kiếm một công việc và bạn tiết kiệm càng nhiều tiền càng tốt để đặt cọc. Điều đó đã đúng với các thế hệ trước, bởi vì nếu bạn quay lại thập niên 1950, 60, 70, chúng ta đã xây dựng nhiều nhà hơn so với hiện nay đến mức chúng rẻ hơn rất nhiều. Ngay cả khi lãi suất cao hơn, chúng vẫn rẻ hơn nhiều. Do đó, lời khuyên rằng, “Này, bạn có một công việc khởi điểm. Bạn nên mua một ngôi nhà khởi điểm” có thể đã hợp lý trong những năm 60 và 70 theo cách mà nó không còn hợp lý ngày nay. Một yếu tố khác rất dễ bị bỏ qua trong vấn đề nhà ở, cuộc tranh luận về nhà ở, là những ngôi nhà mà chúng ta thấy đủ trong thập niên 50 và 60, như hiện nay chúng ta sẽ không còn thấy đủ nữa. Vì vậy, Levittown ở New York là ví dụ điển hình. Đó là thời kỳ cuối Thế chiến II, xây dựng lớn, như xây dựng cộng đồng trung lưu và xây dựng một cộng đồng mới khổng lồ có tên là Levittown ở New York. Và đó là ngôi nhà trung lưu điển hình với hàng rào trắng mà chúng ta mong muốn ngày nay. Và chúng rất rẻ. Chúng dễ tiếp cận. Ngôi nhà mới trung bình ở Levittown có diện tích 700 bộ vuông. Nó có hai phòng ngủ cho một gia đình trung bình có năm hoặc sáu người sống trong đó. Một phòng tắm cho sáu người đó. Không có điều hòa không khí, không có gara. Đó sẽ là một ngôi nhà mà nếu tôi chỉ cho bạn ngày nay, bạn sẽ nghĩ, “Đó là một ngôi nhà bỏ hoang.” Không ai sẽ nói đó là một ngôi nhà trung lưu đẹp. Vì vậy, kỳ vọng theo thời gian đã tăng lên rất nhiều. Ngày nay, ngôi nhà trung lưu mới trung bình là 2.200 bộ vuông, trong khi trước đây chỉ là 700. Vậy định nghĩa về cái gọi là ngôi nhà khởi điểm đã mở rộng rất nhiều theo thời gian. Nếu con cái bạn đến và nói, “Bố, con 25 tuổi và con có một ít tiền dư đây. Con có 20.000 đô la, 40.000 đô la. Con đang nghĩ đến việc đặt cọc để mua nhà.” Vợ chồng tôi đã thuê nhà trong nhiều năm. Nhìn lại, thời điểm đó và nhìn lại, đó là điều tốt nhất mà chúng tôi từng làm. Chúng tôi đã thuê nhà trong 10 năm trước khi mua nhà vì chúng tôi đã sống ở năm thành phố khác nhau và có thể dễ dàng đóng gói và đi. Chúng tôi không bị ràng buộc với bất cứ điều gì. Chúng tôi có sự linh hoạt. Và hầu như ngay tuần mà con trai chúng tôi chào đời, khi chúng tôi có đứa con đầu lòng, thì đó giống như một cái công tắc trong đầu tôi. Tôi đã nghĩ, “Tôi cần có một ngôi nhà của riêng mình.” Bởi vì sự linh hoạt mà tôi tận hưởng khi chúng tôi chưa có con, giờ đã trái ngược hoàn toàn. Giờ tôi đánh giá cao tính ổn định. Tôi muốn có một ngôi nhà ổn định cho gia đình tôi. Và ngay lập tức điều đó đã thay đổi. Và đó không phải là một quyết định tài chính rằng tôi cần phải ra ngoài mua khi tôi có một chút tiết kiệm dư.
Nó giống như, tôi muốn có ngôi nhà của riêng mình. Và sẽ không có một người chủ nhà nào gửi cho tôi một bức thư và nói: ôi, xin lỗi, bạn đã bị đuổi. Hoặc xin lỗi, chúng tôi đang bán tòa nhà, bạn cần phải rời đi. Đây là ngôi nhà của tôi. Đó là bước chuyển đối với tôi. Cảm giác như khi chúng ta thuê nhà, chúng ta đang lãng phí tiền. Nhưng thực ra không phải như vậy chút nào. Ý tôi là, đối với bất kỳ ai đã sở hữu một ngôi nhà, bạn đều biết những chi phí liên quan đến một ngôi nhà. Đó không chỉ là khoản vay thế chấp. Nó còn là chiếc máy nước nóng bị hỏng. Là việc thay mái nhà của bạn. Là những chi phí phát sinh liên quan đến nó. Bạn muốn nói về việc lãng phí tiền? Hãy thử thay mái nhà của một ngôi nhà mà bạn sở hữu. Cảm giác đó như là ném tiền đi. Và thật khó cho bộ não để nhận thức, rằng việc thuê nhà có thể giống như mua một ngôi nhà khi bạn xem xét và tính toán chi phí cơ hội, tính linh hoạt và khả năng lên máy bay đến London để làm công việc đó. Và bạn không thể định lượng được tính linh hoạt đó. Vì vậy, vợ chồng tôi đã sống ở năm thành phố khác nhau. Một số trong đó là vì chúng tôi đã có công việc ở những thành phố khác nhau và phải chuyển đi. Bạn không thể định lượng tính linh hoạt đó, hoặc rất khó để làm như vậy, nhưng trong khoảnh khắc đó, nó trở thành tất cả. Tôi nhớ khi vợ tôi vào trường cao học, và thật tuyệt vời, hãy thu dọn thành phố này và chuyển đến thành phố này. Chỉ cần không có còng tay, hãy đứng dậy và đi. Ngược lại, nếu bạn sở hữu nhà, như bất kỳ ai đó đang cố gắng bán nhà, điều đó thật tồi tệ. Và bạn không thể định lượng điều đó, nhưng điều đó có ý nghĩa rất lớn đối với chúng tôi bây giờ. Anh trai tôi đã nói với tôi điều này, anh ấy là một người rất thông minh. Giờ tôi ngẫm lại. Anh ấy đã nói điều này với tôi khi tôi còn trẻ, vì tôi nghĩ rằng ở tuổi 25, khi tôi có một ít tiền, tôi đã nói với anh ấy, có lẽ tôi sẽ mua ngôi nhà này. Chúng ta nên xem xét ngôi nhà này. Và anh ấy đã giải thích cho tôi bằng những từ đơn giản rằng tính linh hoạt mà tôi có để đứng dậy và di chuyển thực sự có giá trị hơn rất nhiều so với một chút tài sản mà tôi có thể tích lũy được từ việc mua một ngôi nhà. Và bây giờ tôi nhìn lại từ ngày hôm đó, tôi đã chuyển đến New York và sống ở đó ba ngày. Sau đó, đại dịch xảy ra và tôi đột ngột nghỉ việc. Tôi chuyển đến Bồ Đào Nha, rồi đến Đức, rồi đến Bali trong vài tháng, rồi bay về Vương quốc Anh, London. Giờ tôi vừa chuyển đến LA. Ừ. Và tất cả những điều đó xảy ra trong vòng bốn năm. Thật đáng kinh ngạc. Và tôi đã theo cơ hội. Vì khi cơ hội gõ cửa và podcast bắt đầu phát triển tốt và rồi điều này xảy ra, rồi Dragon đã làm điều này. Tôi đã chỉ chuyển theo cơ hội. Và nếu tôi đã mua một ngôi nhà, bạn sẽ bị khóa lại. Có rất nhiều người hôm nay đã mua nhà vào năm 2021, 2022, và lãi suất thế chấp của họ là 2 hay 3%. Họ có một khoản thế chấp 2 hay 3%. Và nhiều người trong số họ muốn chuyển đi hôm nay vì họ có thể tìm được việc làm tốt hơn ở một thành phố khác. Họ muốn di chuyển và cảm thấy như họ không thể. Bởi vì họ có những chiếc còng tay vàng vì khoản thế chấp siêu rẻ. Bởi vì nếu họ bán nhà và mua một cái mới, lãi suất thế chấp mới của họ sẽ là 7.5%. Và vậy, những người đó, nhiều người trong số họ nhìn lại và khi họ mua vào năm 2021, họ đã nghĩ, chúng tôi đã trúng số. Lãi suất thế chấp 2%. Điều này thật tuyệt vời. Và khi nhìn lại, họ nói, ôi, chúng tôi đã tốt hơn rất nhiều nếu thuê nhà, nếu chúng tôi có tính linh hoạt để di chuyển. Thật thú vị. Rất nhiều sự thịnh vượng kinh tế trong lịch sử là khả năng di chuyển của bạn. Điều đó đã đúng trong hàng trăm năm. Như là, nếu bạn muốn xem một thước đo cơ bản về độ giàu có của bất kỳ nền kinh tế nào, như là tần suất mọi người di chuyển. Bởi vì việc di chuyển thường là biểu tượng của cơ hội. Và càng nhiều người bị khóa lại và cảm thấy như họ không thể di chuyển, thì nền kinh tế càng trì trệ và như bị xơ cứng hơn. Ý tưởng của bạn về việc hỏi những câu hỏi trị giá 3 đô la là gì? Tôi đã nghe bạn nói về điều đó. Tôi đã mượn điều đó từ một tác giả tên là Ramit Sethi. Anh ấy là một tác giả nổi tiếng. Và anh ấy nói, có quá nhiều người hỏi những câu hỏi 3 đô la khi họ nên hỏi những câu hỏi 30.000 đô la. Bạn có ý nghĩa gì với điều đó? Hoặc khi mọi người nói, làm thế nào tôi có thể tiết kiệm nhiều tiền hơn? Họ nói, tôi nên ngừng uống cà phê. Đó là một câu hỏi 3 đô la. Và điều đó không có nghĩa gì với bạn. Những gì bạn nên hỏi là những câu hỏi 30.000 đô la như, tôi nên theo học ở đâu? Tôi nên đi vào trường giá rẻ hay trường đắt tiền? Tôi nên sống ở đâu? Thành phố rẻ hay thành phố đắt? Tôi nên thuê hay nên mua? Đó là những câu hỏi 30.000 đô la. Và chúng ta tiêu tốn rất nhiều năng lượng tinh thần vào những câu hỏi 3 đô la mà thực sự không làm thay đổi tài chính của chúng ta nhiều lắm. Đối với hầu hết mọi người, chỉ có một vài khoản chi tiêu thực sự quan trọng đối với tài chính của bạn. Đó là khoản thanh toán nhà, cho thuê hoặc thế chấp, khoản thanh toán xe, chi phí chăm sóc trẻ em, chi phí chăm sóc sức khỏe. Và đó gần như là tất cả. Và vâng, bạn sẽ chi tiền cho những thứ khác. Nhưng bốn thứ đó, đó là phần lớn những gì mọi người chi tiền. Nhưng khi bạn nghe mọi người nói về cách tiết kiệm tiền, thì như là, ôi, hãy ngừng đi Starbucks. Bạn có thể tự chuẩn bị bữa trưa mang đi làm. Điều đó không có nhiều khác biệt. Đó là bốn điều lớn. Vậy tôi có đúng khi nghĩ rằng bạn nghĩ chúng ta nên tránh cả hai thái cực trong cách tiếp cận tài chính mà mọi người áp dụng không? Vì bạn có YOLO ở một bên và bạn có việc quan tâm đến từng cốc cà phê ở đầu kia của quang phổ. Tôi nghĩ đó là những điều mà bạn có khả năng sẽ hối hận nhất. Bạn có ý nghĩa gì? Có rất nhiều người trong phong trào FIRE. FIRE là viết tắt của Tự do tài chính nghỉ hưu sớm. Đây là một phong trào lớn bắt đầu khoảng 10 hoặc 15 năm trước với những người nói rằng, tôi sẽ tiết kiệm càng nhiều tiền càng tốt trong những năm 20 của mình, học cách sống tiết kiệm và frugal nhất có thể, và nghỉ hưu ở tuổi 27. Với khoảng 600.000 đô la trong tài khoản ngân hàng, và tôi sẽ nghỉ hưu từ số tiền đó. Và đó là một phong trào rất lớn.
Rất nhiều trong số những người đó cuối cùng đã hối tiếc vì họ nghỉ hưu ở tuổi 27. Và sau sáu tháng, họ cảm thấy chán nản, nếu không muốn nói là trầm cảm, vì họ thức dậy và tự hỏi, bây giờ tôi sẽ làm gì? Tôi chỉ đi chơi golf hay cái gì đó thôi sao? Tất cả bạn bè tôi đều đang đi làm. Bây giờ tôi phải làm gì? Và tôi nghĩ rằng những điểm cực đoan như, ôi, YOLO (sống một lần), tôi sẽ tiêu tất cả, sống cho hôm nay. Tôi sẽ phung phí mọi thứ. Tôi sẽ đi tiệc tùng và du lịch và những thứ khác. Có khả năng là bạn sẽ hối tiếc vì bạn không tiết kiệm đủ cho thời điểm trong cuộc đời mà bạn muốn nghỉ hưu và bạn không thể.
Nói về vấn đề nghỉ hưu, tôi và bạn tôi là Jack ở đó, chúng tôi đã nói về những người nghỉ hưu và tác động mà nó có thể có đối với cá nhân. Và tôi nghĩ rằng tôi sẽ khá sợ hãi khi nghỉ hưu vì có rất nhiều dữ liệu cho thấy rằng một khi chúng ta nghỉ hưu, thì nó sẽ xuống dốc từ đó về nhiều mặt, đối với nhiều người. Về mặt mục đích và ý nghĩa cũng như các mối quan hệ, bạn nghĩ gì về việc nghỉ hưu? Đó có phải là điều mà chúng ta nên hướng tới không? Cha tôi, tôi nghĩ, đã nghỉ hưu và quay lại làm việc ba lần khác nhau. Cuối cùng, chúng tôi đã phải nói với ông ấy rằng, không còn nữa các bữa tiệc nghỉ hưu. Bạn chỉ được một lần thôi. Nhưng ông ấy sẽ nghỉ hưu. Và sau một tháng, ông ấy lại nói, tôi thực sự nhớ công việc. Và trong công việc của ông ấy, ông có thể quay lại. Ông có thể trở lại làm bán thời gian và những thứ khác. Vậy nên nó đã ổn với ông. Nhưng tôi nghĩ ông đã thấy rõ ràng điều mà rất nhiều người bỏ qua, đó là phần lớn bản sắc của ông ấy là công việc của mình. Và khi ông ấy nghỉ hưu lần đầu tiên, ông thức dậy, nhìn vào gương và nói, tôi không còn là người mà tôi từng là. Tôi đã từng là một người như thế, nhưng giờ thì không còn nữa. Và ông không thích điều đó. Tôi đã nói, điều đó thì dễ thôi. Nhìn xem, mỗi công việc đều có những mặt tiêu cực căng thẳng mà bạn không muốn làm. Chúng gây khó chịu và bạn ghét chúng và bạn không thể chờ để sống trong một thế giới mà bạn không phải làm những phần căng thẳng của công việc của mình. Nhưng đối với rất nhiều người trong chúng ta, điều mà chúng ta thực sự muốn làm ở bên trong là, như, trở nên hữu ích trong thế giới và thêm giá trị cho thế giới, thêm giá trị cho gia đình chúng ta, thêm giá trị cho thế giới. Và một trong những cách nhanh nhất để trở nên trầm cảm là rất năng suất và sau đó ngay lập tức ngừng lại. Đó là một con đường nhanh dẫn đến trầm cảm cho rất nhiều người. Và vì vậy một số người rất giỏi trong việc nghỉ hưu. Mẹ tôi, mặt khác, rất giỏi trong việc nghỉ hưu. Bà nghỉ hưu, không bao giờ nhìn lại, và có một cuộc sống rất đầy đủ sau khi nghỉ hưu. Bà giữ mình bận rộn với sở thích và bạn bè và những thứ khác. Vì vậy, một số người rất giỏi trong việc đó. Những người khác, mà tìm thấy bản sắc của họ trong công việc, đó là rất nhiều người, tôi nghĩ đó cũng là bạn, sẽ phát điên nếu chúng tôi nghỉ hưu.
Bạn không thể nói về cuốn sách của riêng mình, nhưng nếu bạn phải giới thiệu một cuốn sách giúp chúng tôi hiểu về tiền bạc, tạo ra sự giàu có và những điều như vậy, cuốn sách nào bạn sẽ giới thiệu? Ôi, tôi sẽ nói cuốn sách của riêng mình, không. Không, tôi nghĩ có một vài cuốn đã rất quan trọng với tôi, bạn biết đấy, không phải là sách đọc trước khi đi ngủ, nhưng một người tên là Benjamin Graham đã viết một cuốn sách có tên là Nhà đầu tư thông minh. Ông ấy đã viết nó vào những năm 1930. Vì vậy, nó được viết bằng tiếng Anh của những năm 1930, và ông là một giáo sư. Nó được viết, không hoàn toàn là sách giáo khoa, nhưng cũng không phải là sách đọc trước khi đi ngủ. Nhưng có nhiều sự khôn ngoan về đầu tư trong cuốn sách đó hơn bất kỳ cuốn sách nào khác đã được viết trong 100 năm qua. Và mặc dù ông đã viết nó gần 100 năm trước, nhưng 90% nội dung vẫn không bị giới hạn theo thời gian. Bạn biết đấy, ông nói một số điều mà rõ ràng là đã lỗi thời, nhưng có nhiều sự khôn ngoan hơn ở đó so với bất kỳ điều gì khác đã được viết. Đó là lý do mà cuốn sách vẫn bán chạy rất nhiều 90 năm sau khi nó được viết. Đó là một cuốn rất quan trọng. Học về Thế chiến II và Cuộc Đại Khủng hoảng đã có ảnh hưởng rất lớn đến tôi và nhiều người khác vì cả hai sự kiện đó, đặc biệt là Thế chiến II, đã chứng kiến dải cảm xúc con người lớn nhất mà tôi nghĩ đã từng được ghi lại. Từ những đau khổ và tuyệt vọng ghê gớm nhất đến những niềm vui và hạnh phúc khi nó kết thúc. Như vậy, rất nhiều, tất cả các dải cảm xúc của con người đã được ghi lại trong thời gian đó từ khoảng 1929 đến 1945. Trong 16 năm đó, nếu bạn học về những gì đã xảy ra ở Hoa Kỳ và trên toàn thế giới, tất nhiên, bạn sẽ học được rất nhiều về nhân loại. Khi bạn nghiên cứu về Thế chiến II, bạn không thực sự đang tìm hiểu về chiến thuật quân sự, mặc dù đó là một phần của nó. Bạn đang tìm hiểu về tâm lý học của cách con người đối phó với sự không chắc chắn, sự lo sợ, rủi ro, nghi ngờ, sự sợ hãi. Bạn có thể tìm hiểu nhiều hơn về những chủ đề đó trong khoảng thời gian 15 năm đó hơn bất kỳ điều gì khác.
Một trong những điều mà tôi học được từ việc lắng nghe podcast của bạn, điều này thật tuyệt, tôi rất khuyến nghị mọi người nghe podcast của Morgan Housel, đó là bạn đã nói về những nguy hiểm của sự tăng trưởng nhanh chóng. Vâng. Và tôi thực sự đã lấy một điều mà bạn đã nói trong podcast về sự nguy hiểm của sự tăng trưởng nhanh chóng. Tôi đã gửi nó cho giám đốc điều hành của mình và giám đốc doanh thu của tôi vì đó là một câu chuyện cảnh giác cho một thế hệ các doanh nhân đang bị ám ảnh bởi sự tăng trưởng bằng mọi giá để chậm lại. Vâng. Theo bạn, điều gì là, và điều này có thể là những nguy hiểm của sự tăng trưởng nhanh chóng trong bất kỳ lĩnh vực nào. Nó có thể là ai đó đang điều hành một podcast hoặc một người đang xây dựng một doanh nghiệp, hoặc bất kỳ ai, một người đang đầu tư tiền. Tại sao chúng ta cần phải thận trọng về sự tăng trưởng nhanh chóng? Có một phép ẩn dụ thật thú vị mà tôi thích về sự phát triển của cây trong tự nhiên, rằng nếu bạn trồng một cái cây giữa một cánh đồng mở, nó, vì nó ở giữa một cánh đồng mở, đang hấp thụ ánh sáng mặt trời rất nhiều. Bởi vì không có cây nào khác che bóng nó. Nó chỉ hấp thụ ánh sáng mặt trời. Vì nó hấp thụ ánh sáng mặt trời, nó phát triển rất nhanh. Nó có thể phát triển nhanh gấp 10 lần so với một cái cây nằm dưới bóng râm. Vì vậy, bạn có thể nghĩ, ôi, thật tuyệt. Thật tuyệt vời. Nó đang phát triển quá nhanh. Nếu bạn là một người nông dân, bạn sẽ yêu điều đó.
Nhưng khi một cái cây lớn lên nhanh như vậy, nó không có cơ hội để trở nên dày dạn và cứng cáp. Nó không có cơ hội để phát triển một hệ thống rễ vững chắc. Do đó, những cái cây đó, mặc dù chúng phát triển rất nhanh, cũng chết rất nhanh. Chúng rất dễ bị mục nát vì chúng không có cơ hội để trở nên cứng cáp. Nó chỉ giống như gỗ mềm, nhão ở bên trong. Nếu bạn nhìn vào rất nhiều gỗ mà được khai thác những ngày này và so sánh với gỗ từ những khu rừng cổ thụ, thì bạn có thể nhìn vào một cái cây hoàn toàn khác. Nhiều loại gỗ mà chúng ta khai thác ngày nay, được trồng rất nhanh, rất mềm và yếu so với gỗ cứng dày đặc cổ xưa mà họ đã từng sản xuất. Và tôi nghĩ đó là một phép ẩn dụ tốt rằng tốc độ phát triển nhanh thì thú vị, đầy hứng khởi. Nhưng luôn có – giống như tốc độ luôn đến với cái giá của độ bền. Luôn luôn như vậy. Có một lý thuyết trong tài chính. Nó giống như một lý thuyết hài hước rằng tốc độ bạn phát triển nhanh bao nhiêu thì thời gian sống còn của bạn càng ngắn bấy nhiêu. Tức là, bạn phát triển nhanh thì cũng chết nhanh. Và bạn thấy điều đó trong thiên nhiên. Bạn cũng thấy điều đó trong các doanh nghiệp. Điều khó khăn là nếu bạn là một doanh nhân, nếu bạn là CEO hoặc làm việc tại một công ty, không có gì khiến bạn phấn khích và háo hức hơn vào buổi sáng như là sự tăng trưởng nhanh. Bạn yêu nó. Bạn thích từng giây phút của nó, ngay cả khi nó là một nguy hiểm. Bạn vừa gợi nhớ cho tôi về một ý tưởng mà tôi đã viết trong cuốn sách trước đây của mình về ngành công nghiệp âm nhạc, nơi họ đã phát hiện ra điều tương tự. Bài hát càng nhanh lên vị trí số một trong bảng xếp hạng, thì nó càng nhanh rớt xuống. Nó rớt xuống nhanh chóng. Nó ra mắt nhanh hơn. Chính xác. Bởi vì mọi người chán ngấy nó rất, rất nhanh chóng. Nó có mặt khắp nơi. Nó ở trên mọi đài phát thanh. Và sau đó nó lại rớt khỏi bảng xếp hạng. Luôn luôn như vậy. Tốc độ tương tự. Và những công ty có thể tạo ra hàng tấn tiền, ngay cả như Apple, được thành lập vào những năm 1970, nhưng không thực sự tìm được nhịp điệu, nói một cách khác, cho đến giữa những năm 2000. Và đôi khi thì có những công ty như Facebook, tôi đoán, và OpenAI đã tìm thấy sự phù hợp sản phẩm-thị trường, đạt được thành công đáng kinh ngạc gần như ngay lập tức vào ngày chúng được sáng chế. Một trong những vấn đề với sự tăng trưởng nhanh cũng là sự khác biệt giữa xây dựng một sản phẩm sẽ phát triển rất nhanh, đó là một kỹ năng rất khác so với việc quản lý một công ty giờ đã có 1.000 nhân viên. Đó là hai kỹ năng hoàn toàn khác nhau. Và bạn có thể là một doanh nhân rất tài năng có thể xây dựng một sản phẩm và thu hút hàng nghìn người mua nó. Điều đó không nhất thiết có nghĩa là bạn có kỹ năng để quản lý một đội nhóm 50 người hay đội nhóm 1.000 người. Công việc của bạn liên kết với chủ đề hạnh phúc như thế nào, Morgan? Bởi vì ở trung tâm của nó, rõ ràng, mọi người đã nhấp vào cuộc trò chuyện này và đã đi được đến đây, mặc dù họ có thể đang nghĩ rằng họ đang tìm kiếm tiền bạc hoặc sự giàu có, có lẽ vào cuối ngày, họ chỉ muốn sống một cuộc sống hạnh phúc. Họ nghĩ rằng tiền bạc hoặc sự giàu có là con đường dẫn đến một cuộc sống hạnh phúc. Với tất cả những công việc mà bạn đã làm và những người mà bạn đã nghiên cứu qua lịch sử và tất cả những gì bạn đã viết, quan điểm hiện tại của bạn về cách để sống hạnh phúc là gì? Điều thú vị là khi bạn nói về hạnh phúc, khi ai đó nói về hạnh phúc, bạn nghĩ, làm thế nào mà bạn có thể không đồng ý với điều đó? Ai cũng muốn hạnh phúc. Nhưng nhiều lý do khiến mọi người gặp vấn đề khi tìm kiếm hạnh phúc là bởi vì hạnh phúc không phải là cảm xúc mà bạn muốn đạt được. Hạnh phúc luôn là một cảm xúc trong năm phút. Nó đến rồi đi. Bạn trải nghiệm nó, nhưng đó chỉ là một cảm giác hưng phấn, và sau đó nó rất nhanh sẽ phai đi. Nếu bạn nghe một câu chuyện hài hước, bạn đi đến một buổi diễn hài, nó hài hước. Bạn cười với một câu chuyện trong 20 giây, và sau đó nó không còn hài hước nữa. Điều bạn nên tìm kiếm, theo tôi, là sự thỏa mãn. Và nhiều người, như tiền bạc có thể mua một cuộc sống tốt. Nhưng khi bạn tưởng tượng về bản thân với ngôi nhà mới, xe mới, kỳ nghỉ tuyệt vời, khi bạn mơ về những điều đó khiến bạn hạnh phúc, điều bạn thực sự tưởng tượng là bạn đang cảm thấy thỏa mãn với những điều đó. Bạn hình dung mình đang ở bãi biển ở Maui, cảm thấy thỏa mãn với nó, và đó là lý do tại sao nó lại cảm thấy tuyệt vời đến vậy. Cảm giác mà bạn muốn, cảm giác mà bạn thực sự đang theo đuổi, dù bạn có biết hay không, không phải là hạnh phúc, mà là sự thỏa mãn. Và tôi nghĩ rằng sự thay đổi nhỏ đó cũng là vì hầu hết mọi người đang đi tìm hạnh phúc, nhưng họ lại cảm thấy, tôi không cảm thấy khá hơn so với trước đây. Bởi vì điều bạn thực sự muốn tìm kiếm là điều mà bà ngoại của tôi đã có, đó là sự thỏa mãn với những gì bà có. Và đó là lý do bà rất hạnh phúc. Và có thể, một lần nữa, đó là từ sai, nhưng bà đã hài lòng. Bà hoàn toàn hài lòng với cuộc sống rất đơn giản, rất cơ bản, nhàm chán, nhàm chán trong mắt người khác. Bà đã hài lòng, và đó là lý do tại sao nhiều người nhìn bà, bao gồm cả tôi, với sự ghen tị. Có lẽ đó là từ chính xác. Làm thế nào mà bạn làm được điều đó? Tại sao bạn lại hạnh phúc đến vậy? Bởi vì bà đã hài lòng với những gì bà có. Tôi đang nghĩ về những mục tiêu mà tôi đã viết trong nhật ký của mình khi 18 tuổi, nơi tôi nói rằng tôi muốn trở thành triệu phú, có bạn gái, xe Range Rover, và có cơ bụng sáu múi. Và thực sự, khi tôi tưởng tượng về cuộc sống đó, điều tôi tưởng tượng là sự thỏa mãn. Vâng, ai cũng như vậy. Khi bạn tưởng tượng bản thân đang lái chiếc Ferrari, và bạn nghĩ, ôi, điều đó sẽ thật tuyệt. Thực ra, điều bạn đang hình dung là bạn với chiếc Ferrari, đang thỏa mãn với chiếc Ferrari đó. Nhưng điều cuối cùng xảy ra là khi bạn ở trong chiếc Ferrari, bạn lại nghĩ, ôi, nhìn chiếc Lambo kìa. Ồ, chiếc đó đẹp hơn chiếc của tôi, đúng không? Bạn không hài lòng với nó. Khi tôi có chiếc Lambo, tôi sẽ hài lòng. Đúng, và sau đó bạn lại muốn chiếc Rolls Royce, bất cứ thứ gì. Dù bạn có biết hay không, đó là điều bạn thực sự đang tìm kiếm, là bạn chỉ muốn hài lòng với những gì bạn có, vì đó chính là niềm vui thật sự.
Làm thế nào để một người có thể hài lòng ngay bây giờ?
Mọi người đã nói về điều đó suốt hàng ngàn năm.
Nhà triết học Arthur Schopenhauer có một câu nói mà tôi rất thích.
Ông nói, nếu bạn chỉ muốn hạnh phúc, thì điều đó rất dễ đạt được.
Nhưng mọi người lại muốn cảm thấy hạnh phúc hơn người khác, và điều đó thì khó khăn hơn rất nhiều.
Tôi nghĩ đó chính là vấn đề.
Nó giống như, phần lớn trong số đó chỉ là một trò chơi so sánh.
Và với nhiều người, họ không nhất thiết phải có một ngôi nhà đẹp.
Điều họ muốn là một ngôi nhà đẹp hơn ngôi nhà của bạn.
Họ không nhất thiết phải có một chiếc xe hơi đắt tiền.
Họ muốn một chiếc xe đắt tiền hơn xe của bạn.
Đó là một điều kỳ lạ để nói, nhưng ở cốt lõi, đó là những gì mà nhiều người muốn.
Và vì vậy, để trả lời câu hỏi của bạn, việc hài lòng là chuyển từ tiêu chuẩn bên ngoài là so sánh bản thân với bạn và những người khác sang tiêu chuẩn bên trong, như tôi đã nói trước đó, điều duy nhất thực sự sẽ khiến tôi hạnh phúc trong cuộc sống là gia đình tôi, sức khỏe của tôi.
Đó là tất cả.
Tôi nghĩ tôi có thể kết thúc ở đây và đặt một dấu chấm và nói, đó là điều sẽ khiến tôi hạnh phúc.
Đó là tiêu chuẩn bên trong.
Không phải so sánh những gì tôi có với những gì bạn có.
Chỉ đơn giản là, nếu không có ai khác nhìn, liệu tôi có hạnh phúc với điều này không?
Bởi vì sự thật là, không có ai khác đang nhìn.
Một ví dụ thật sự thú vị khác là giả sử tất cả mọi người khác trên hành tinh này bị tuyệt chủng và chỉ còn bạn.
Được rồi.
Bạn sẽ làm gì?
Cuộc sống như thế nào?
Nếu không có ai đang theo dõi, bạn sẽ sống cuộc sống như thế nào?
Và tôi nghĩ trong cuộc sống đó, bạn sẽ muốn một chiếc Ferrari hay bạn sẽ muốn một chiếc xe tải Toyota có tính hữu dụng, thực sự làm cho cuộc sống của bạn dễ dàng hơn?
Có một điều tuyệt vời mà tôi đã nghe cách đây vài năm rằng một chiếc Toyota cao cấp là một chiếc xe tốt hơn nhiều so với một chiếc BMW cấp nhập cảnh.
Ôi, đúng vậy.
Bởi vì một chiếc Toyota cao cấp có ghế êm ái và cửa sổ trời và hệ thống âm thanh tốt.
Còn một chiếc BMW cấp nhập cảnh chỉ là quý phái hay vẻ bề ngoài, bạn nghĩ đó là quý phái.
Thực ra bạn chỉ mua nó để có cơ hội ảnh hưởng đến cái nhìn của người khác về bạn.
Và mọi người thường đánh giá quá cao việc nó sẽ thực sự ảnh hưởng đến người khác như thế nào.
Bạn không nghĩ có điều gì đó được lập trình trong con người khiến chúng ta muốn cố gắng hay sao?
Có, bởi vì cuộc sống luôn là một cuộc cạnh tranh cho tài nguyên.
Đó luôn là như vậy.
Có một lượng thực phẩm hạn chế, đất hạn chế, số lượng bạn tình hạn chế, tiềm năng hạn chế.
Và điều quan trọng trong lịch sử không phải là tôi là một thợ săn giỏi.
Mà là tôi có phải là một thợ săn giỏi hơn bạn không.
Và lý do tôi ở đây bây giờ là bởi vì tổ tiên tôi-
Đã vượt mặt tất cả mọi người trong tình huống đó, đúng.
Vì vậy, tôi có tính cạnh tranh trong DNA của mình.
Chắc chắn rồi, và sẽ luôn như vậy.
Chúng ta sẽ không bao giờ đạt đến một thế giới.
Đây là điều Adam Smith đã viết cách đây 300 năm.
Ông ấy nói, nếu con người chỉ cần thực phẩm và nơi ở cơ bản, họ có thể dừng lại ngay bây giờ.
Bởi vì hầu hết mọi người đều có những thứ đó.
Nhưng chúng ta tiếp tục vì chúng ta muốn được người khác chứng kiến chúng ta và chứng minh với bạn, nhìn đi, tôi giỏi hơn bạn.
Tôi kiếm nhiều tiền hơn bạn.
Tôi xứng đáng hơn bạn trong việc tìm kiếm một người bạn đời hoặc sự chú ý.
Đó luôn là một cuộc cạnh tranh.
Thật là một điều buồn khi nghĩ về điều đó.
Và tất nhiên, tôi nghĩ mọi người đủ thông minh để biết trò chơi đó có thể ngu ngốc như thế nào và để tự rút lui khỏi trò chơi nào đó.
Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ có một thời điểm mà điều đó không xảy ra.
Điều đó chắc chắn đã được lập trình trong chúng ta.
Hừm.
Điều quan trọng nhất mà chúng ta chưa nói đến mà lẽ ra chúng ta nên nói đến là gì?
Có điều gì nổi bật không?
Đối với người ở nhà đang phải đối mặt với tất cả những rắc rối này, mức thuế, sự điên rồ, AI, tất cả những thứ này.
Nó có thể có vẻ như thế giới ngày nay không chắc chắn hơn bao giờ hết.
Và tôi không nghĩ điều đó đúng với thuế và AI.
Nó đã từng không chắc chắn hơn nhiều lần trong quá khứ.
Nó chỉ không có cảm giác như vậy vì chúng ta biết câu chuyện đã kết thúc như thế nào trong quá khứ.
Và chúng ta không biết câu chuyện này sẽ kết thúc như thế nào.
Vì vậy, luôn có cảm giác rằng thế giới mà chúng ta đang sống ngày nay cảm thấy đặc biệt mỏng manh và đặc biệt không chắc chắn.
Và tôi nghĩ lịch sử không phải như vậy.
Nó không chắc chắn và mỏng manh theo cách độc đáo của riêng nó.
Nhưng luôn có cảm giác như thế giới trước đây thật tuyệt vời.
Chúng ta đã có nó và giờ thì không còn nữa.
Có một câu nói hay của John Stewart khi ông ấy nói,
lý do mà thế giới cảm thấy như một nơi tốt đẹp hơn trong thời thơ ấu của bạn là bởi vì bạn là một đứa trẻ.
Và chỉ vì chúng ta biết câu chuyện đã kết thúc như thế nào, khiến cho hôm nay cảm thấy như một nơi rất không chắc chắn,
ngay cả khi lịch sử có thể theo kiểu đó.
Chúng ta có một truyền thống kết thúc nơi vị khách cuối cùng để lại một câu hỏi cho người tiếp theo mà không biết họ để lại cho ai.
Và câu hỏi được để lại cho bạn là, điều gì là một thứ mà bạn đã coi trọng khi bắt đầu nhưng giờ đây bạn không còn coi trọng nữa?
Một điều mà điều này không nhất thiết là thay đổi tư duy của tôi mà chỉ là lớn lên như một người trưởng thành là khi tôi ở độ tuổi 20,
tôi rất coi trọng việc du lịch và ra ngoài nhìn thế giới như bạn nên làm ở độ tuổi 20.
Khi tôi trở thành một người cha, tôi coi trọng việc ở nhà với các con của mình.
Và dường như ở độ tuổi 20 của tôi, một đêm tồi tệ sẽ là ở nhà trên ghế sofa.
Đó là một đêm thất bại.
Còn ở độ tuổi 30 hoặc 40 của tôi, không có gì tốt hơn việc ở nhà trên sàn phòng khách chơi Legos với các con của tôi.
Không có gì tốt hơn.
Vì vậy, đó là một sự thay đổi trong giá trị, nhưng không phải vì tôi thay đổi tư duy.
Đó chỉ là một giai đoạn sống khác.
Morgan, cảm ơn bạn đã làm những gì bạn đang làm.
Thật sự đáng kinh ngạc bởi vì, bạn biết đấy, bạn đã đề cập đến cuốn sách, Nhà đầu tư thông minh.
Tôi đã cố gắng đọc cuốn sách đó và tôi ngay lập tức không thể hấp thụ được.
Nó thật khó.
Thật sự rất khó.
Vâng.
Nhưng cuốn sách của bạn, cuốn mà anh trai tôi đã tặng tôi cách đây nhiều năm, có lẽ đã giúp tôi kiếm được hàng triệu bảng vì tôi đã đọc nó khi còn trẻ. Bởi vì nó đã giúp tôi có một cái nhìn và một khung tư duy để suy nghĩ về rất nhiều tư duy đầu tư nhanh chóng, dễ giàu đang hấp dẫn mà bạn thấy ngày nay. Tôi thậm chí không gọi đó là đầu tư. Nó đã giúp tôi hiểu các yếu tố cảm xúc của tiết kiệm, chi tiêu, đầu tư. Và cuối cùng, nó đã cho tôi một chiến lược về những gì nên làm nếu tôi kiếm được tiền. Và mặc dù đó là một chiến lược nhàm chán, nhưng nó là một chiến lược vượt thời gian. Đó là một phần lý do tại sao rất nhiều tiền của tôi hiện tại nằm ở những nơi thực sự an toàn như quỹ chỉ số. Và việc đọc những cuốn sách như thế này là vô cùng quan trọng, vì khi bạn đọc và nghe những câu chuyện của những cá nhân này và những gì đã xảy ra và những gì đã không xảy ra với họ. Mỗi khi bạn trải qua một cảm xúc tương tự hoặc bạn thấy mình trong tình huống tương tự mà bạn có thể liên hệ với một trong những nhân vật trong câu chuyện. Bạn có một bản kế hoạch cho những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Và vì vậy, bạn cuối cùng có thể như, ôi trời ơi, điều đó giống như người đó trong cuốn sách không thể ngừng đánh bạc ngay cả sau khi anh ta đã thắng hoặc đã dự đoán đúng thị trường chứng khoán một lần. Rồi sau đó anh ta dự đoán sai lần tiếp theo và cuối cùng đã tự sát. Và đã có rất nhiều khoảnh khắc trong cuộc đời tôi, cho dù đó là tiền điện tử hay đầu tư vào một số cổ phiếu cụ thể, khi tôi từng chọn cổ phiếu hoặc bắt đầu kinh doanh, nó đã cho tôi khung tư duy tuyệt vời này. Giống như bao giờ hết, đó là cuốn sách mà tôi ước mình đã tự viết. Và nó được viết theo một phong cách mà tôi ước mình đã viết. Thực tế, cuốn sách cuối cùng của tôi, mà nhiều thính giả của tôi có thể đã nghe, đã rất, rất được truyền cảm hứng bởi phong cách viết của bạn. Bởi vì nó rất dễ tiếp cận. Nó rất dựa trên các câu chuyện. Và các chủ đề bạn nói đến trong cuốn sách này rất đa dạng, nhưng chúng luôn liên quan đến mọi thứ. Và chúng là những cuốn sách tuyệt vời. Bạn là tác giả mà tôi ngưỡng mộ nhất trong tất cả các tác giả mà tôi từng gặp. Điều đó có ý nghĩa rất lớn với tôi. Vì cách bạn viết sách của bạn. Cảm ơn bạn. Điều đó có ý nghĩa rất lớn với tôi. Và tôi nghĩ bạn là người giỏi nhất thế giới trong những gì bạn làm. Giữ cho cuộc trò chuyện tiếp tục trong vài giờ là một kỹ năng vô cùng khó khăn. Và gần như không có ai khác trên hành tinh này có thể làm điều đó tốt hơn bạn. Vậy nên cảm ơn bạn, Stephen. Tôi hy vọng mọi người sẽ đi mua sách của bạn. Cảm ơn rất nhiều, Morgan. Cảm ơn bạn. Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi. Tôi thấy thật hấp dẫn khi khi chúng ta nhìn vào phần backend của Spotify và Apple và các kênh âm thanh của chúng tôi, hầu hết những người xem podcast này vẫn chưa nhấn nút theo dõi hoặc nút đăng ký, bất kể bạn đang nghe ở đâu. Tôi muốn đưa ra một thỏa thuận với bạn. Nếu bạn có thể giúp tôi một ân huệ lớn và nhấn nút đăng ký đó, tôi sẽ làm việc không mệt mỏi từ bây giờ đến mãi mãi để làm cho chương trình ngày càng tốt hơn. Tôi không thể nói cho bạn biết nó giúp ích bao nhiêu khi bạn nhấn nút đăng ký. Chương trình trở nên lớn hơn, có nghĩa là chúng tôi có thể mở rộng sản xuất, đưa vào tất cả khách mời mà bạn muốn thấy và tiếp tục thực hiện điều mà chúng tôi yêu thích. Nếu bạn có thể giúp tôi một ân huệ nhỏ và nhấn nút theo dõi, bất kỳ lúc nào bạn đang nghe điều này, thì điều đó sẽ có ý nghĩa rất lớn với tôi. Đó là ân huệ duy nhất mà tôi sẽ yêu cầu bạn. Cảm ơn bạn rất nhiều vì thời gian của bạn.
它有潛力成為我們一生中最大的經濟新聞。
人們因為關稅損失了很多錢,
而你可能只剩幾週的時間就會看到貨架空空如也。
而總統的桌上有一個按鈕,上面寫著「立即結束」。
那麼你能告訴我什麼是關稅嗎?
我會簡單地講。
摩根·豪塞是財務思維的專家,
他在顛覆你對財富及其獲得方式的所有想法。
我查看了關於金錢的最常被搜尋問題,
其中一個最受歡迎的問題是如何實現財務自由。
這在很大程度上是一種心態。
你有責任了解金錢的運作方式以及如何管理它。
這是你將通過經歷困境來學習的眾多主題之一。
我會再回到這點。
下一個問題是如何省錢。
大多數人都認為存錢只是浪費時間。
但你需要有一些緩衝,這樣當經濟不景氣,
出現衰退時,我希望能對支撐我的家庭有一定控制能力。
那麼你認為合理的存款數額是多大?
這是一個不討喜的答案,沒有人會喜歡。
當你回顧歷史上所有創造偉大財富的人,
他們是否有一些特定的策略?
幾乎所有收聽這個節目的人都能學到的一件事是:
他們比其他人更有耐心,承受力也更強。
此外,我想理解投資和複利的概念。
複利是投資中最被誤解的概念,
因為這是積累財富的關鍵。
如果你看看沃倫·巴菲特,他不願意剪頭髮
因為如果他投資了那筆錢並放著不管五十年,
在他心目中,一次剪髮會花費1萬美元。
那麼你建議人們去買房,還是只租這些房子?
事實是…
我發現當我們查看 Spotify 和 Apple 的後台
以及我們的音頻頻道時,
大多數觀眾尚未點擊追蹤或訂閱的按鈕,
無論你在哪裡收聽這個節目。
我想和你達成一個交易。
如果你能幫我一個大忙,點擊那個訂閱按鈕,我將不懈努力,
從現在開始,將節目變得越來越好。
我無法告訴你點擊那個訂閱按鈕有多大幫助。
節目變得越大,這意味著我們可以擴大製作,
邀請你想要看到的所有嘉賓,並繼續做我們熱愛的事情。
如果你能幫我這個小忙,點擊追蹤的按鈕,
無論你在哪裡收聽,這對我來說意義重大。
這是我唯一會請你幫的忙。
非常感謝你的時間。
在2020年,我的哥哥傑森在金融行業工作了十多年之後來找我。
他告訴我,史蒂芬,有一本書你必須閱讀來理解金錢。
那本書就是你的《金錢心理學》。
就這樣我進入了你的世界,了解了你是誰,你的想法。
實際上,這本書從此改變了我對金錢的看法。
這就是為什麼我上次很高興有你上節目,但現在的世界局勢
我堅持想再與你交談。
摩根,我們此時此刻應該討論最重要的事情是什麼?
基於這本書的副標題《財富、貪婪和幸福的永恆教訓》?
謝謝你,史蒂芬。
很高興再次回來。
我喜歡你剛才所說的,謝謝你,
因為你說這本書改變了你的思維。
這很重要,因為這本書不會告訴你該怎麼做。
在書中我並沒有說,「這是你應該如何投資你的錢。
這是你應該如何花你的錢。」
因為你與我和其他人都不同。
我們都不一樣。
我一直對人們的思維方式感興趣。
當你做出投資決定時,你心裡在想什麼?
如果你能理解貪婪、恐懼、風險、嫉妒這些話題,
那比哈佛的碩士金融課程教你的任何事情都重要得多。
這並不是說技術性知識不重要,但與金錢的心理學是至關重要的。
我指的是,現實世界中許多金錢問題與不耐煩、嫉妒、貪婪有關。
就這樣。
並不是人們不知道公式,不知道數據,不知道如何手動計算複利。
這些都不重要。
是嫉妒。是急躁。
因此,作為一名作家,這一直是我感興趣的。
像是,我厭倦了人們提供建議,並說「這些是你應該購買的股票。
這是經濟在下一季度會怎麼走。」
我就想,沒有人真的擅長這個。
但我一直對人們心中發生的事情著迷。
你問,為什麼這在現在重要?
我認為這一直很重要。
像這些話題,副標題是永恆的教訓。
因為我認為很多事情一千年前是真實的,
一千年後也將是真實的。
比如貪婪、嫉妒和不耐煩,
這些都深植於人們的思維方式中。
它一直都是如此。
所以你可以看到現在的關稅和經濟發生了什麼。
股市大幅上漲。
比特幣上漲了很多。
這些觀點一直是真實的。
但現在很多情況加劇了。
很多人從比特幣中賺了很多錢。
而許多人因為關稅而損失了很多錢。
因此,貪婪、恐懼、嫉妒,這一切都互相交織在一起。
現在就是如此。
我們所處的關稅情況有多重要?
因為我們在新聞上到處都能看到。
關稅。
特朗普做了這些。
這裡10%。
這裡有全面的關稅。
這重要嗎?
也許更具體地說,這對普通人來說重要嗎?
這可能成為我們生活中最大的經濟故事。
但它不一定必須如此。
有一件關於關稅的故事是非常有趣的,那就是如果你把它和911事件或COVID疫情,
或2008年的金融危機相比,當前我們所面對的關稅問題可以在一分鐘內解決。
總統的桌子上有一個按鈕,上面寫著「立即終止」。
即便真的發生這樣的情況,仍然會有一些信任和聲譽上的持續損害。
但在COVID疫情中,總統的桌子上並沒有一個按鈕,說「現在立即結束這一切」。
那是不可能的。
在911事件與2008年的雷曼兄弟危機之後,當風險出現時,我們只能隨著它的結束而應對。
這次不同,因為它每天都在變化,並且正在改變。
所以當人們對現在情況有看法時,那個看法在一個小時內可能就會過時。
但無疑全球經濟,在我認為人們未必充分認識的程度上,是一個非常複雜、錯綜的機器。
大多數經濟問題的出現都是因為人們嘗試稍微干擾這台機器。
他們會說,哦,我們把這個旋鈕轉動一度,看看會發生什麼。
然後,哦,它爆炸了。
哦,我不該這樣做。
關稅就像是,我們用棒球棍打幾下。
我們用撬棍打看看會發生什麼。
全球經濟是如此緊密相連。
如果你去當地的雜貨店、目標商店、沃爾瑪,看看那裡的商品是在哪裡生產的。
我意思是,這商品遍佈世界各地。
一旦你關閉那一切並在此上設置障礙,就會很快成為大問題。
最近幾週我注意到的一件非常有趣的事是,許多受過教育和聰明的朋友會發送簡訊、來電或電子郵件,說:「嘿,你能解釋一下關稅是什麼嗎?我看到這個詞,但實際上不知道它是什麼。」
我認為這很重要,因為我不認為普通人了解如果這種情況持續很長一段時間,經濟會發生什麼。
我很高興你這麼說,因為我已經等了幾週想問像你這樣研究經濟學的人,以簡單的方式解釋關稅是什麼,並可以自由使用類比。
我認為大約50%的人對關稅沒有任何概念。
在某種增量的尺度上,人們的理解會越來越清晰。
我估計大約5%的普通民眾能夠清楚表達關稅是什麼,或更少。
那麼你能告訴我關稅是什麼嗎?
我首先想說的是,關稅已經使用了幾百年。
在經濟中它們可以有非常好的、有用的目的。
我認為目前在美國的結構是一個巨大的錯誤。
它有潛力成為一場災難。
但它們在經濟中可以是有用的東西。
這並不是黑白分明的事情。
什麼是關稅,讓我們保持這非常簡單。
美國從中國購買一堆電腦,一堆在中國製造的iPhone,這些商品在一艘集裝箱船上,運送到美國。
當它們到達美國的港口時,進口商,也就是Apple,購買那些在中國製造的iPhone。
這是一家美國公司。
必須支付關稅。
哦,好吧。
那是施加上的。
很多人,這是可以理解的,會說,在這種情況下,中國支付了關稅。
可能會出現這樣的情況,即中國開始打折iPhone,製造iPhone的公司會打折。
所以可能會有一些抵消。
但支付這項稅的是進口商。
所以我們往往認為,我們對中國施加了關稅。
對。
所以正在發生的事情是中國必須花費10%,或者我認為目前的關稅是125、145。
145。
這個數字不重要,因為貿易最終會在那些水平停止。
這就是不會發生的事情。
所以如果Apple現在以這個關稅水平進口一部iPhone,那麼當它抵達美國海岸時,Apple必須支付145%。
我意思是,這是一個大多數人會理解的例子。
銷售稅。
你知道,在美國大多數州,銷售稅是6%到10%。
如果你去商店買東西,銷售稅會加在上面。
英國的增值稅。
對,公平。
誰付那個不是商店。
是顧客。
所以即使稅是施加在賣方,賣方也會把它轉嫁給你,顧客。
而且你的收據上清楚地寫著,你買了某樣東西要花10美元,然後是你的銷售稅,這就是你最終需要支付的金額。
所以這方面類似。
現在,讓我解釋一下。
為什麼在某些情況下會對關稅非常有用,以表明這不是黑白分明的事情,這不是,哦,所有的關稅都是壞的。
這在COVID疫情期間發生在美國。
我們幾乎100%依賴於中國和韓國製造的口罩和N95口罩,而不是在美國製造的。
所以當你在COVID的早期出現醫療危機,而我們說,我們需要數億個口罩,昨天天有人製造的。
我們不想處於那種情況下。
所以對口罩徵收關稅是絕對合理的,以確保進口海外的成本非常高,以至於我們必須開始在美國製造它們。
這樣做是合理的。
軍事設備也是一樣。
你不想與一個國家打仗,卻依賴那個國家來製造你的軍事設備、子彈、炸彈和坦克等等。
絕對是對此徵收關稅以確保這些在美國製造的事情是有道理的。
這麼說吧,事情並不是黑白分明的,但如果對所有來自世界上任何國家的產品都徵收統一的關稅,並且中國在這方面會表現得極端,那麼這些產品就會被徵收關稅。
無論是對所有國家徵收10%還是對中國徵收145%,就像我之前使用的比喻一樣,如果你跟營養師交談,對於該吃什麼樣的飲食有著激烈的辯論。
你該吃生酮飲食嗎?還是素食?還是其他各種中間的選擇?
他們之間有著大量的辯論。
所有人都同意加工糖是不好的。
沒有人認為加工糖是好的。
而關稅在經濟學家中也有類似的情況。
經濟學家們對於稅率應該是多少或補貼應該是多少有著大量的辯論。
我們是要支持自由市場還是要有補貼?
有很多的辯論。
沒有任何嚴肅的經濟學家認為應該發動貿易戰。
而事實是,這不是新鮮事。
我們已經這樣做了幾百年。
眾所周知,在1930年代大蕭條初期,我們提高了大量的關稅。
他們當時並不知道這被稱為大蕭條,因為我們徵收關稅後,全球貿易幾乎停擺。
人們很容易認為如果對自己的國家徵稅,製造將更加容易。
像那些我們將汽車生產移到海外的工作,他們都會急忙回到美國。
但在貿易戰中通常不會這樣發生。
我所說的貿易戰是指我們對中國徵收關稅,他們則回應性地對我們徵收關稅。
就像是你來我往的互相報復。
在經濟術語上就像是相互毀滅的絕對確定性。
那麼,根據你的觀點,特朗普為什麼要這樣做呢?
因為他給出了許多理由。
他說他們在剝削我們。
他說有很多國家一直在剝削美國。
你怎麼理解他所說的內容?
你認為他的真正原因是什麼?
值得肯定的是,特朗普在這方面一直非常一致,持續了將近40年。
你可以上YouTube查看。
他在1986年接受了一個訪談,他在1986年上了奧普拉的節目,談到自由貿易並不自由,並且日本和其他國家在欺詐我們,解決辦法是徵收關稅。
所以這不是新觀點。
這是他一生的追求。
我會說,不一定是特朗普的觀點,但我認為美國確實有一大部分人回顧1950年代、1960年代,當時我們是製造業的強國,並認為那比現在要好。
我們應該回到那個時候。
我明白為什麼人們會這樣說,因為在過去50年我們失去了很多製造業的工作。
我認為製造業的工作在1970年代末達到高峰,我們失去了大約1000萬個製造業的工作。
我能理解,如果我身處那種情況,我可能也會有同樣的感覺。
但是我想強調的是,1950年代和1960年代的情況,當時美國是製造業的強國,這是一個非常獨特的時期,我認為幾乎不可能重新回到那種情況,我告訴你為什麼。
在第二次世界大戰結束後的1945年,歐洲和日本滿目瘡痍。
他們在戰爭中遭到重創。
美國根本沒有遭受重創。
因此,我們在一段時間內基本上擁有全球製造業的壟斷地位。
中國不在考慮範圍內。
南韓不在考慮範圍內。
印度和孟加拉國也不在考慮範圍內。
當時基本上只有日本、美國和歐洲,其中兩者當時都在努力餵飽自己的公民。
一旦他們控制住了這種情況,就變成了,我們必須重建戰爭造成的損失。
所以從1945年到1960年代中期,美國大約有20年擁有製造業的壟斷地位。
接著有1600萬美國士兵從戰爭中回國。
他們對購買住房、洗衣機、汽車、收音機等產品的需求非常旺盛。
而所有這些都在美國製造,因為沒有人能夠製造它們。
這創造了一個特殊的時代,因為我們擁有製造業的壟斷地位,到處都是工廠。
我們在戰爭期間建立了如此多的工廠。
對這些產品的需求是無止境的。
這也是一個重要的部分。
在那個時期的白領工作者的收入相對來說並不高於他們之前或之後的收入。
這一點很重要,因為藍領製造業工人所賺取的工資相比較起來感覺很棒。
因此,如果你是底特律的一名汽車工人,你把1955年的工資與當地的會計師或牙醫或醫生的工資進行比較,相對於今天,你會覺得,哦,還不錯。
是的,醫生賺得比我多,但也不多。
你知道,我開的是雪佛蘭,他開的是凱迪拉克。
他的車稍微好一點,但我們大致上都過著相似的生活。
所以我認為在1950年代和1960年代的繁榮感中,很大一部分來自於這個獨特的製造業壟斷時期,當時歐洲和日本正在重建。
而且與其他工人相比,那是非常令人驚訝的。
然後大約到了1970年代,日本和歐洲重新振作起來,變成了擁有自己製造業的強國。
我認為在美國我們並不真的理解這一點,直到三家公司進入市場,即豐田、本田和日產。
他們開始在美國銷售汽車。
最初,很容易會想,看這些進口的像小型割草機玩具一樣的汽車。
因為你把早期的本田思域和1970年代的雪佛蘭卡馬羅進行比較時,會覺得根本無法相比較。
所以最初,美國汽車公司的反應是,這些家伙真是笑話。沒人會買這些小汽車。但後來在七、八十年代,油價飆升。突然之間,美國人想要的是油耗極低的小型本田思域。然後一旦他們開始購買這些車時,他們就會說,嘿,這個豐田、這個本田、這個日產,實際上是非常好的車。其實做工也相當不錯。我覺得美國製造商當中有很多人不願意承認這一點,因為在全球製造供應上消失了20年的其他國家,現在其實做得非常好。
然後還發生了另一件事。為了總結一下,這可能是最重要的部分。你無法合理地期望製造業的強大會如昔日那樣回來的原因是,的確,我們把曾經在美國的工作崗位運送到了中國、墨西哥、加拿大和印度。這使製造業的就業人數大幅下降。但更大的因素在於自動化。如果你看一下,我會挑戰大家這樣做。在YouTube上看看美國的特斯拉裝配線。我會把它放在屏幕上。你會看到,這是令人驚嘆的。這是一個工程的奇蹟。你會看到無數的機器人,以及很少的人。比較1950年代的裝配線,你會看到的是肌肉和背部,以及人們在搬運材料。
所以,因為我們在自動化方面變得如此熟練,即使我們把製造業帶回美國,並且我們仍然在美國進行很多製造,但這不再需要像以前那樣的就業人數。並不需要那麼多的人力。而在特斯拉的製造線上工作的人,大部分是坐在電腦前監督機器人。我一直覺得有一個數據特別有趣。在1950年,位於印第安納州加里市的美國鋼鐵廠生產500萬噸鋼鐵,擁有30000名工人。今天,這家工廠仍在運營,生產800萬噸鋼鐵,擁有2000名工人。所以,今天生產的鋼鐵比1950年代多。工人從30000減少到2000。因為以往由肌肉、背部和肩膀完成的工作,如今都是由機器和機器人完成。
這和農業是沒有區別的,200年前的農場是耙子和鐵鍬,而今天是拖拉機和聯合收割機。這同樣的事情發生在裝配上。總之,我能理解並且同情那些說我們需要把製造業帶回美國的人。我們失去了曾經擁有的東西。我理解這一點並尊重它。但是我認為獨特的情況和自動化使得這種可能性變得極其渺茫。
中國是如何進入這一行的?為什麼他們成為世界工廠?他們能夠以一小部分價格生產我們每天使用的所有物品的核心因素是什麼?蘋果的蒂姆·庫克幾週前接受了一個非常有趣的訪談。他說,你可能認為我們在中國生產iPhone是因為那裡的勞動力便宜。他說,這其實不完全正確。這曾經是這樣,但中國不再是廉價勞動力的國家了。這部分已經轉移到了孟加拉國、柬埔寨和其他地方。他們之所以在中國生產,是因為專業技術。我認為承認這一點是可以的,人們應該承認,你的國家、公司以及你個人可以在某些方面非常出色,而在其他方面不那麼出色。中國在特別低端的製造業方面非常擅長。低端可以是從充氣游泳池到基本的電子產品。他們很擅長這些。
幾週前我和一位CEO交談,他泛泛而論地說,如果你去一家中國工廠,告訴他們,我想要這個零件製作。這裡是第一步、第二步、第三步以及如何製作,他們會做得比世界上任何人都要好。沒有人能在這方面打敗他們。但如果你去同一家工廠,說,請幫我設計一個新零件,他們的表現就會差得多。美國人在這方面做得更好。這就是為什麼你的iPhone背面寫著「設計於加州,製造於中國」。這只是勞動的專業化。我認為美國在某一些領域是世界上最好的。企業家精神、技術、服務,以及高端製造,比如飛機和火箭。而在低端製造方面,我們不是世界上最好的。這沒有什麼問題。這不是侮辱。這不是貶低。這是一種勞動專業化。
因此,我認為中國在某一方面變得非常出色,而在這段時間內,我們在不同領域都非常擅長。我認為這就是全球化的原因,這對許多人來說都是如此,雖然不是每個人。如果你不同意這一點,我能理解。但我認為經濟體系在過去30年運行如此良好的原因是因為我們在勞動專業化方面做得非常好。你設計iPhone。你製造iPhone。這樣雙方都會更好。
我想播放你提到的蒂姆·庫克的片段,因為我記得我也看過。對我來說,這確實是一個恍然大悟的時刻。對於不熟悉的人來說,蒂姆·庫克是蘋果的CEO,他在蘋果的領導工作已經超過十年。正如你所知,據我了解,蘋果的大多數產品都是在中國製造的。關於中國有一些混淆,至少讓我表達一下我的看法,流行的觀念是公司來到中國是因為低勞動成本。我不確定他們去中國的哪個部分,但事實是,中國多年前就已經不再是低勞動成本的國家。
這並不是從供應的角度來中國的原因。真正的原因是因為在一個地區中技能的種類和技能的數量,比如我們所做的產品需要非常先進的工具。此外,您在工具和加工我們所用的材料方面所需的精密度是世界領先的。而且這裡的工具技能非常深厚。你知道,在美國,你可以召集一群工具工程師開會,我不確定我們能否填滿整個房間。而在中國,你可以填滿多個……我想,當我看到那個時候,我明白為什麼人們會自然反應說,如果他們能做到,我們也能做到。再次重申,這並不是對國家的侮辱,這就像——我們在某些事情上做得很好,而在其他事情上則不那麼好。這樣的說法怎麼會不成立呢?據我了解,他們的生活工資是否有所不同?這是因素之一嗎?哦,絕對是的。很多原因就是,如果你要求美國人以那些工資工作,他們會絕對拒絕這樣做,這完全是因為我們的期望。而且這是一件好事。我們應該為此感到自豪,我們有著不允許或人們不會忍受以每天5美元或其他價格來謀生的生活標準。這意味著產品可以更便宜地生產。是的,顯著更便宜。對,對。我知道這就是我理解人們為什麼會對此感到質疑的原因。但現代系統的運作方式正是因為當你擁有那種專業化時,產品變得更便宜。然後iPhone的價格是1000美元,而在其他任何情況下,如果我們在美國生產且支付人民會接受的工資,它的成本將是4000美元。那么,現在正在收聽此信息的普通人會受到什麼影響?如果貿易戰持續,這些關稅繼續,他們的生活將會看到什麼影響?這非常難以預測,因為正如我之前所說,它可能會失敗。所以任何給出確切預測的人,哦,這是接下來將要發生的事情,這不是這一切的運作方式。但你可以說,假如關稅持續,將會發生兩件事情,或者這兩件事情都會發生。我們進口的東西將變得更加昂貴。或者在中國這類地方,如果稅率是145%,貿易就會停止。然後你可能在幾週之內看到某些產品在某些情況下的貨架空空如也。我的意思是,如果你從中國以1美元的價格購買一雙拖鞋,而現在突然成本變為2.45美元。如果你是進口商,對於很多這種情況,他們會說,這根本行不通。或者如果原本價格為1000美元的iPhone現在要2500美元,蘋果可能會說,其實市場根本沒有需求。我們根本無法銷售這些產品。我們不如暫停一下,等待事情發展。我們已經看到這些情況。我相信這則消息在播出時會有所改變。這一切都在迅速發展。但我們從中國的集裝箱進口最近急劇下降,這正是當你施加如此高的稅率時你預期會發生的事情。我是說,如果你購買一棟價值100萬美元的房子,而突然加上145%的稅,你可能就不會買這棟房子。這就像現在正在發生的事。你如果不等待,那就太愚蠢了。對。我昨天和首席執行官坐在這裡,她告訴我她幾乎所有的產品都來自中國。當她在考慮關稅的情況時,她發現如果她購買那些產品並以目前的價格銷售,她在每一個單位上的虧損。而且她會說,舉例來說,一件裙子,我會虧損9美元。所以我現在沒有動機繼續銷售那件裙子。我的唯一選擇就是將價格提高約150%給顧客。對。如果關稅持續存在,兩種可能的結果是價格會大幅上漲和貨架空空如也。我認為沒有人知道這會在何時和以何種程度發生。而桌子上的按鈕,上面寫著,都有可能在那發生之前被按下。但如果它持續的話,這是很可能會發生的。那麼這會對美國的信任產生什麼影響?因為……是的,這非常重要。你能向我解釋一下嗎?信任很難,因為你不知道它有多寶貴,直到你失去它。但是一旦你失去它,你會覺得,哦,那簡直是所有的全部。外國投資者,居住在美國以外的人,在美國有30兆美元的投資。這只是股票和債券的數字。這些並不包括住房或辦公大樓,僅在股票和債券中就有30兆美元。他們這樣做的原因有很多,其中一個原因是因為美國一般被看作是一個值得信賴的經濟體,一個穩定的經濟體,有著規則和可預測的法律,而你無法對俄羅斯說出同樣的話。因此,當全球投資者在尋找投資地點時,這在過去的80年中一直是這樣。美國通常在那個名單的頂端。還有一個原因是,他們投資美國的原因之一是因為他們必須這麼做,因為他們和我們存在貿易逆差。假如中國從我們這裡購買的貨物超過他們賣給我們的貨物,比如我們從中國進口的量明顯多於出口的量,那他們最終會擁有大量的美金。而他們必須對那些美元做些什麼。他們必須投資在某個地方。歷史上來看,這通常是以國債的形式存在,這降低了我們的利率,這對每個人都是有利的。國債是什麼?是政府從聯邦政府發行的債務。
所以這是一種債券,你是在借錢給政府,而他們承諾會還你加上利息。
好的。
如果人們對美國的信任降低,將會有更少的人這麼做。
信任減少,還有需求減少,因為他們擁有的可投資美元不多。
我們是不是正走向衰退?
因為我之前看了一些數據,顯示衰退的可能性已上升了45%,這是自2023年12月以來的最高點,因為關稅的原因。
這是來自路透社的消息。
有趣的是,當人們認為衰退的機率是45%時,因為他們不可能錯。
如果沒有衰退,他們會說,對,我們說過是45%。
我們並沒有說這會發生。
所以如果你問我,我的回答會一直是「是的」。
如果你在一年前問我,或是五年前問我,從歷史上來看,衰退是必然的。
在現代,每四到五年就會發生一次。
所以我們不應該假裝,當它發生時,這是一個完全意外的事。
衰退是一個無法避免的特徵,總是會發生衰退。
但這會造成衰退嗎?
什麼是衰退?
衰退從技術上來說,是當經濟的GDP,GDP就像經濟產出一樣。
經濟運行得如何?
當它連續兩個季度下降。
這是技術上的定義。
對於大多數人來說,你不需要擔心技術定義,因為在你心目中,衰退就是當你長期感覺經濟上不好,當你覺得你找不到工作,或你的鄰居、室友找不了工作,開始影響你。
這有點像,什麼是生病的定義?
嗯,就是當你覺得不舒服,但可以更技術化一些。
但對於大多數人來說,衰退就是當你在經濟上感覺不好。
你不擔心衰退嗎?
我不是說我不擔心,但這就像說,如果你住在佛羅里達州,你擔心颶風嗎?
答案是「是的」,你應該擔心颶風,但你也100%確定它們會來。
如果你選擇住在佛羅里達州,並且在那裡住了40年,你知道你必然會遭遇。
所以我不是說我不擔心。
而是我認為這是不可避免的,永遠如此,無論目前發生什麼。
這和關稅無關。
不,關稅一直都是如此。
這就是為什麼在個人層面上,財務的容錯空間是如此關鍵。
我所說的就是儲蓄、緩衝,害怕負債。
當一切都好的時候,當你有穩定的工作且薪水不錯,股市上漲,比特幣上漲時,大家都會感覺很好。
你感覺很棒。
而且在這種情況下,想像自己失去工作,或失去工作後找不到新的工作六個月,或者需要搬家,或者離婚,或者有醫療問題,這種情況非常罕見,沒有人想要想像這些。
但事實是,這些事件中至少發生一件的機率多大,這對你和我在未來30年中會發生?
大規模失業或對我們的業務造成重大影響。
離婚、癌症、叛逆的孩子。
我可以繼續列下去。
在30年內,至少這些中之一會發生在你和我身上的機率是?
100%。
而且對於很多人來說,他們會經歷所有這些。
所以生活是脆弱的,經濟是脆弱的,國家是脆弱的這個觀念,許多人不想承認,因為如果你承認了,早上起床就會很難。
但我認為這是不可避免的。
如果你對它持有正確的心態,其實不必過於恐懼,像是,要知道在好的時候,我不期望它們能永遠持續。
這不是世界的運作方式。
以及相關的財務管理,像是,是的,當一切都好的時候,我會儲蓄,因為我知道這個狀態可能不會持續。
而我最重視金錢的是獨立。
不是華麗的汽車或房子。
我希望能獨立,以便在經濟衰退、經濟不好時能掌控我工作、居住的位置,以及我能做的事情,我養家糊口的能力。
這是最重要的。
所以在順利的時候,對於很多人而言,過去幾年並不順利,但對於很多人來說,卻是順利的。
我認為這總是重要的,這是一項生活中的重大心理技能。
這不僅僅是金錢,還是認識到當事情異常好時,為它們轉向另一個方向做準備,因為這是必然的。
你重視的獨立。
這對我來說聽起來像自由。
是的。
你能告訴我如何實現財務自由,並在這個變化如此迅速的世界中我應該考慮什麼嗎?
當我們談論關稅、衰退和現在的人工智慧時,我在過去幾周一直在思考,我的個人財務策略應該是什麼?
我該如何思考?
這是一種策略嗎?是一種心態嗎?還是精神層面?
我應該考慮什麼才能在這個巨大變化的時代生存下來,並在特朗普經濟中脫穎而出,獲得你我都切切渴望的自由和獨立?
這聽起來像是一個模糊的、不切實際的答案,但我認為這其中有許多真理。
我稍後會解釋。
這在很大程度上是一種心態。
聽起來很瘋狂,但我會解釋我的意思。
我婆婆幾年前去世了。
她去世時92歲。
她在30年間一直靠社會保障生活。
我想她的社會安全金每個月有1700美元。
她沒有其他收入。
沒有存款,沒有退休金,什麼都沒有。
但她是最幸福的人。
我這輩子遇過半打億萬富翁。
我相信你也一定遇到過。
沒有一個人的幸福感能及她。
從技術上講,她的經濟狀況是窮困的。
但她擁有一種無與倫比的心理富有感。
原因就是每個月1700美元,這正是她所需的一切。
她樂於在花園裡辛勤勞作,觀賞小鳥,散步,社交,
從圖書館借書閱讀。
她對這一切感到完全滿足。
她不需要其他任何東西。
所以她的錢很少,但她甚至不想要更多。
那就是說,她擁有的獨立性是很多億萬富翁所沒有的。
因為如果你是一個億萬富翁,銀行裡有十億美元,
但卻因業務、員工、供應商和顧客而受到重重束縛,
你清晨三點醒來流著汗,因為你收到了這封電子郵件,而你對此感到緊張,
在這種情況下,你其實幾乎沒有什麼獨立性。
股東和監管機構都在對你施壓。
我並不是針對任何特定的人,但我們經常看到非常有錢的人變得對政治家阿諛奉承。
事實上,許多超級富豪絕對依賴政治家和監管機構來推動他們的事業。
所以我那位每月僅有1700美元的祖母在獨立性方面,
比很多這些人都要高。
也正因為這,我說這一切都是心態的問題,因為事實上,廣大聽眾
都能擁有某種獨立性。
這並不是說你能在明天就退休,但你可以擁有財務上的獨立。
一旦你意識到,關鍵在於管理你的期望,而不是單純地
「我該如何儘可能地賺取更多的錢?」
人們容易這樣想:如何才能實現財務獨立?
「儲蓄大量的錢。」
這其中確實有道理,當然這是其中一部分,但更多的在於
你想要過什麼樣的生活?
因為如果你的期待增長速度快於你的淨資產,
這樣你將永遠感覺不會獨立。
永遠不會。
你有一百億美元,但如果你想要更多,那麼這永遠都不會感到足夠。
或者說,如果你像我那位祖母一樣,喜歡觀鳥和閱讀,每月1700美元,
你就一切都搞定了。
你可以過上30年的生活。
你是富有的。
你富有。
而且自由。
即使她在經濟上貧窮,但她心理上卻是富有的。
我認為這就是最重要的事情。
亞當·史密斯,曾經是世界上最偉大的經濟學家,
這是300年前的事。他曾寫過這方面的內容。
他曾問:為什麼人們如此努力工作?
這是一個簡單的問題,但為什麼人們如此拼命工作?
他認為,不可能僅僅是為了我們的生存,因為即使是窮人,在他寫作時
大多數時候也有住所和足夠的食物,他認為一定還有其他原因。
他寫道,那其他原因就是希望被其他人看到。
那是關注和讚賞的需求。
他們希望變得富有,擁有更大的房子和漂亮的車子,
在他生活的時代雖然不是這樣,但他們渴望得到他人的關注。
但他指出,並非是因為他們需要那筆錢,因為即使在300年前的
蘇格蘭,他也見到人們擁有住所和食物。
那麼,他們這樣做的目的究竟是什麼呢?
他並不是在批評,那時他的重點是他們走出去創新,
科技會因此進步。
這動作是值得的。
但這樣做的理由並非因為他們不得不停止。
當然,當前大多數人為了獲得住所和食物,必須繼續工作,
但他們工作的時間其實超過他們絕對需要的時間,
因為他們渴望的不僅僅是獨立。
這有沒有演化基礎呢?
我前幾天在看著納瓦爾的一次訪談時想到了這個,他談到
從進化的角度來看,人類並不真正理解財富的概念,因為
在某個時期,當我們還是穴居人的時候,
財富就是你能攜帶的東西。
對。
但是我們理解地位的概念,這對我們的部落來說非常重要,在生死之間。
所以即使億萬富翁擁有世界上所有的金錢,他們下一個想做的事
就是開始一個播客。
你懂我意思嗎?
對,對。
因為這根本不夠。
認識的人全部都這樣。
那麼他們中許多人在擁有世界上所有金錢後,想要的就是永生。
你會看到這些人嘗試永生。
對,對,對。
這也會發生。
這很有趣。
但這與地位有關,因為地位就是持久性。
是的。
如果你有地位,就擁有食物,
在從前擁有繁殖的潛力。
是的。
所以這是相同的進化需求,
與生存有關。
哈維·法爾斯通,一位百年前的輪胎大亨,曾在百年前汽車爆炸式增長
期間寫過他的自傳。他寫道,
他認識的每位富人,獲得金錢後,都會購買比他們需要的
還要巨大的房子。
不僅僅是比他們需要的還要大,甚至比他們想要的還要大。
因為一個大房子只是一個累贅。
屋頂漏水,所有的一切都在損壞。
管理它真的很辛苦。
所以他在自傳中寫道:為什麼我們要這樣做呢?
他也是這樣的。
他就說,我買了一棟比我想要的要大得多的房子。
而這是一種痛苦,是一種負擔,但我們都這樣做。
然後他就問,為什麼?
他說,這必須是地位。
一棟四十間臥室的房子沒有任何實用性,完全沒有。
維護的成本有很多缺點。
但是他說,我們每個人都這樣做。
他提到,甚至亨利·福特,那個最吝嗇的人,住在底特律的一棟巨型豪宅中。
他說,這太自然了。
而且他說,這只是因為我們想要向別人展示。
這不是實用性。
這並沒有讓我們的生活更好。
事實上,這反而使我們的生活更糟。
但我們有這種進化上的渴望,想要向大家展示我們的成功。
這就是名片。
但如果這是內建的話,那麼我們能做什麼呢?
我認為實際上,幾乎所有我真的欽佩的人,總的來說,他們並不是你所聽過的那些非常成功的人。
他們只是我遇到過的人,普通人,有著普通的工作。
我心想,天啊,你似乎已經搞定了一切。
他們將自己從他們應該待的系統中抽離出來。
然後他們說,我要去找到自己的路。
有一個非常有趣的故事,是關於一個叫查克·芬尼的人。
他創辦了一家公司叫DFS,是機場的免稅商店。
他在巔峰時期的財富大約有90億美元。
那是在90年代,那是一筆巨大的金額。
即使到現在也仍然是。
但查克·芬尼最為人知的部分是,儘管擁有那麼多財富,他卻像普通人一樣生活。
他住在一個一居室的公寓裡。
他搭乘經濟艙。
他開著普通的車,像個普通人一樣生活。
有些人因此批評他。他把所有的錢都捐給了慈善事業。
他捐出了90億,自己卻活得像個僧侶。
我認為查克·芬尼不那麼為人知的部分更重要的是,當他在1980年代首次獲得財富時,他過著億萬富翁的生活。
他擁有一艘私人飛機的機隊。
他在世界各地擁有豪宅。
他擁有一艘遊艇。
在這樣的生活中待了幾年之後,他說,我不喜歡這一切。
他說,我喜歡做一個普通、簡單的人。
所以我要去過一種普通的生活。
我不在乎世界告訴我,現在我有錢,這就是我應該想要的。
但他說,我不想。我想要簡單。
而我喜歡的是,他沒有選擇像僧侶一樣生活,因為如果我有那樣的錢,我個人並不想那樣。我會擁有一架私人飛機。
所以不是說他做對了。
但我喜歡的是,他說,我不在乎世界告訴我該喜歡什麼。
我要按照自己的條件來做。
這才是真正的獨立。
這才是真正的地位。
這也是真正的地位。
他說,我不在乎。
這就是對於“F你錢”的最終定義,就是有那麼多的錢,以至於我不在乎。
你告訴我,我應該住在比佛利山的一棟豪宅裡,但我喜歡我在舊金山的一居室公寓。
我喜歡我這裡的朋友。
另一個人也在實質上做到了這一點的是沃倫·巴菲特。
他今天住在27歲時買的同一棟房子裡。
而他擁有1000億之類的財富。
對的。
當然,他可以住任何地方。他可以買任何東西。
但他喜歡和朋友在一起,享受這些,喜歡和朋友們一起打橋牌。
不過在第一個案例中,那位男士必須首先經歷他的夢想失敗,才意識到。
這引發了另一個問題,就是電視機前的觀眾是否必須先賺一億美元,然後品嘗豪宅,才能意識到這一切從來不是關於豪宅?
我認為答案是肯定的。
哦,糟糕。
這很困難。
你知道,有句話我忘了是誰說的,但他們回應那句話,錢不能買到幸福。
他們說,好吧,讓我先自己去找出來。
如果你沒有很多錢,看到富人跌倒自己,像威爾·史密斯說的,當我富有的時候並不像貧窮時那樣快樂,實際上我在貧窮時更快樂。
如果你很貧窮,當你聽到這些話時,你會想,這是胡說八道。
我不相信。
我必須自己去摸索。
我認為生活中的很多教訓你必須親身去學習,尤其是當所有的問題都和金錢有些關聯時,比如你肚子裡的痛,桌上的帳單,法庭的威脅。
我在想我自己,當時收到那些紅字信件告訴我我的信用卡將會被關閉,無法養活自己,無法和朋友社交,家裡的取暖費、孩子的鉛筆盒等等。
所有的一切似乎都牽涉到金錢。
所以當你聽到富人主觀上真誠地分享自己的經歷並且說出使他們快樂的事情時,這是難以接受的。
我只是想像,如果我在那種情況下聽到這些故事,我還是會去追求。
對吧?
現在,假設無法為孩子買食物和每年賺20萬之間有一個很大的差別。
是的。
而且,你知道每年1萬和20萬之間的區別是巨大的,能消除很多壓力,很多關於被驅逐的擔憂等等。
但20萬和50萬之間的區別就沒那麼大了。
而且50萬和2000萬之間的區別也不大。
而2000萬和200億之間的區別幾乎是零。
我認為這就是很多事情的本質。
甚至,我認為人生中有一個所謂的最高淨資產值,當你達到這個數字後,你所積累的所有金錢變成了一種社會負擔。我是說,誰的社會負擔或壓力比那些超級富豪更大呢?你知道的,伊隆·馬斯克、比爾·蓋茨、傑夫·貝索斯,他們承受著巨大的壓力。就像你最好捐出這筆錢,而且你最好好好做這件事之類的。而且,我認為對於人們來說,這樣的一個數字在更低的、實際的層面上就是,當你的朋友得知你賺了很多錢,然後我們出去吃晚餐時,他們會說:「你,要出錢吧。」這是個小事,但對人來說,這可能會讓人感到不舒服,因為這會改變人們對我的看法。當然,這是一個不錯的問題,但它確實存在。我認為存在一個淨資產的最大水平,在這個水平上你的幸福會達到最大。這個數字可能比你想像的要低。
你認為人們應該了解自己的數字嗎?我不認為任何人真的知道,因為我在自己的生活中也有過這樣的經歷。我相信你也有過。當我19歲的時候,我想,「如果我的淨資產是這個數字,我就會永遠快樂。」然後我很幸運地達到了這個數字。我心想,好吧,但如果,我們再往上爬,會不會無止盡地上升呢?有沒有「閒錢」這個概念?有沒有一個數字,當你達到這個數字時,你就認為自己擁有了閒錢?我在推特上看到一些討論,大家在下面評論你們認為閒錢是什麼。看到大家的不同看法真的很有趣。我有一個朋友,本·卡爾森,他是一位出色的金融作家。他提出,這是非常主觀的,沒有科學依據,但他說,淨資產在700萬到1000萬美元之間,你可以在美國過上令人驚豔的生活,擁有一棟可以支付的美好房子,讓孩子上好學校,去美好的假期,開新的車。然後他提到這一點,可能會讓一些人皺眉,但他強調,這比人們想的要少得多。因為有很多人會想,「哦,我瞄準的是1億美元。」即便這只是一種幻想,卻仍然是一個夢想。而700萬到900萬美元對於很多人來說是遙不可及的,無論他們多麼努力地工作。但我認為,特別是對於年輕人來說,他們的財富定義,我常常想到我的兒子。他喜歡看「Mr. Beast」,Mr. Beast是一個很棒的人,我認為他是一個很了不起的人。但因為Mr. Beast,我兒子對財富的定義是私家島、私人飛機,還有在桌子上出手贏得一百萬美元的那種事情。這個層次是不同的。而我成長的時候,普通人開的是髒兮兮的皮卡車,而富人開的是乾淨的皮卡車。這就是我成長過程中所看到的階層。我認為,因為社交媒體和其他因素,孩子們現在對財務穩定的看法有很大的不同。
回到關於關稅、經濟衰退和目前發生的一切的問題,有沒有一些實際的建議,針對那些對經濟和經濟學不是很了解的人,讓我們思考一下,以確保不會受到損失?這不是前瞻性的建議,而是下次可以記住的一件事,那就是如果你擔心被裁員,或者如果你是一個小企業主,擔心會破產,那麼留出錯誤的空間、緩衝和儲蓄及備選計劃的必要性,跟一個月前一樣重要,只是今天你才意識到它的重要性。我挑戰你記住這一點,在未來,當這一切都結束時,不論何時結束,當經濟運行良好,你在工作中感到穩定,在事業中感到穩定時,那時你也一定需要備選計劃、錯誤的緩衝、儲蓄,並避免負債等等。我目前持有的現金佔我的淨資產比例非常高。很多金融顧問看到這一點會問:「你在存什麼?」然後我回應說,我不知道。我是在為一個我知道非常脆弱的世界而儲蓄,而我對我個人會發生什麼或經濟會發生什麼毫無頭緒。但如果你對歷史的理解只是皮毛,你就會知道事物隨時會崩潰。我的建議是,如果你第一次意識到世界是多麼脆弱,以及你以為的工作安全可能不是那麼安全的話,下次記住錯誤的緩衝和備選計劃有多重要。相對於你的個人開支,或者他們所謂的個人每月開支,你認為合理應該多少存款呢?這真的是一個很難回答的問題,因為每個人的情況,以及觀看此內容的人,收入差距非常大。我會這樣回答,這問題的答案不好,大家可能不喜歡,但幾乎是你能存多少就存多少。我舉個例子,當COVID-19在2020年3月首次爆發時,我聽說的平均餐廳手頭有的現金足夠維持14天的運營。然後突然之間,他們面臨六個月的封鎖。因此,我認為對那個問題的答案是,無論你認為需要多少,可能都應該更多。另一個更實際的例子是,在2008年金融危機期間,很多人失去了工作,不是兩個星期或一個月,而是失去了12個月的工作,雖然他們得到了失業金,但那並不夠。所以,說應該準備12個月的儲蓄是否現實呢?
這對於很多人來說可能不太實用,但答案就是盡你所能。同時要意識到世界比你想的脆弱得多。目前改變的另一個主角是人工智慧。我在房間裡孤獨而靜謐的時光裡,花了很多時間思考它將帶來的影響,並嘗試發展自己的論點,以及作為創作者、播客主持人和投資者,這對我來說意味著什麼。我想了解你認為人工智慧的重要性有多大,並且它是否影響到你對金錢、財富、投資和儲蓄的論點。
我並不是人工智慧的專家,但作為一個研究技術歷史的人,當你回顧那些已經改變世界的新技術,比如電腦、汽車、飛機等時,有一點是清晰明瞭的:當你知道這是文明的一個轉捩點時,如果你回去看看當時樂觀主義者的看法,他們對其的低估是巨大的。如果你回到1920年代,看看樂觀主義者對飛機的看法,他們的低估是百倍的。樂觀主義者對汽車的看法也是如此,他們同樣低估了百倍。至於電腦,也是如此。而萊特兄弟自己在美國發明了第一架飛機。他們主要將自己的飛機推廣給美國陸軍,因為他們並沒有預見到飛機在軍事以外的其他用途。他們知道可以把機槍安裝在上面,這樣軍隊可能會喜歡。但萊特兄弟有沒有預見到德爾塔航空、阿聯酋航空、A380?絕對不會。所以我認為在生活中的很多事情上都是如此,我覺得是彼得·蒂爾說過這樣的話:當事情出錯時,你低估了它們變得多糟,但當事情進展順利時,你又低估了它們會有多大。我可能有點弄錯了這句話,但大致如此。而且顯然,人工智慧是正確的。因此幾乎肯定,甚至連樂觀主義者、甚至山姆·奧特曼的樂觀主義者也低估了它將會發展到何種程度。這很大一部分原因是因為新技術不是發明者所構建的,而是其他人如何進一步操作它。因此,萊特兄弟才發明了飛機,後來我們才有了A380。是其他人沿途操控事物,創造出一些巨大的東西。
關於人工智慧的一個完美例子就是,開放AI創造了這個大型語言模型,它可以做許多美好的事情。但然後人們使用這技術來創造同樣驚人的人工智慧代理。我在過去的幾週中使用人工智慧代理來建立一些軟體。我對寫代碼完全不會,但我可以坐在我的臥室裡,跟這個代理對話,告訴它為我建立一個新的待辦事項清單或一個跟蹤節目嘉賓及其新聞的新網站。我可以告訴它做任何事情。而這可能每天只花我一美元,現在它正在為我構建軟件。我們只是在這條指數曲線的起點。
如果我們現在認為這些大型語言模型將能夠創造東西,創造數字產品,互聯網上的東西。這個播客在互聯網上。我們知道它可以創造播客。我們知道它可以創造視頻、圖像、軟件。我看著這一點,想到,如果我們將這一思考推演下去,套用你的樂觀比喻,或你的樂觀角度來看,我們低估了這條曲線。這是困難的,真的很難想像這不會在長期內造成巨大的干擾。不僅是長期,而是短期。我給你一個例子。你剛才提到編碼。我們現在正在進行一點房子的改造。你可以拍一張房間的真實照片,上傳進去。我們用ChatGPT做了這件事情,說,“嘿,把這個顏色漆上,移走這堵牆,加上這個。”這比任何設計師做得還要好。而且在你面前,瞬間就完成了。幾秒鐘。你可以將這個故事乘以10,000個不同的版本,為10,000種不同的工作。我自己作為一名作家,並不使用它來寫作。我寫自己的所有文字。但我玩過的一件事是,我不真的把它看作是一個工具,而更像是一個實驗:我將我寫的一章上傳,然後說,“嘿,給我一些反饋。”一年前這並不好,但現在相當不錯。所以如果你在尋找一個寫作助手,那它是很棒的。
現在,這其中的一個缺點是每個人都知道像高中生和大學生他們用它來寫論文,直接寫整篇文章,這樣可能就不太好了。但如果你把它當作一個助手,那它大概是市場上最好的寫作教材。因此,就在我這個對人工智慧幾乎一無所知的小世界裡,室內設計師、編輯,接下來列出所有的工作,像是在三個月前我會覺得,“噢,這是一個非常有價值的工作。”但突然間你看看這個每天一美元的工具,就像你所說的,“它還不錯。”
歷史告訴我們這會如何演變?當這些工業革命伴隨著技術革命到來時,價值是如何累積的?而我又如何參與這個價值?我想一個好的類比或許是我聽到的,而這可能不如我們現在所處的情境強大。
但是最接近的可能是,您知道,距今并不太久之前,19世纪末,80%的美国人还是农民。这就是事实。然后随着工业革命的来临,拖拉机和联合收割机的出现,突然之间,很多农民的工作变得不再那么需要。人们曾经用铲子和耙子完成的工作,现在可以用拖拉机来做。很多人因此失去了工作。对他们而言,这种变化是非常令人困扰的,但农场工人发现自己其实很容易就可以进入工厂,因为他们在用手工作的这些技能上表现出色。因此,从农田转到工厂虽然不是一条容易的道路,但他们还是能够做到。
然而,从制造业到科技的转变并没有发生。底特律的汽车工人不能简单地学习编码,像这样就可以去谷歌工作。因此,这种转变的顺畅程度远远不如前者。我认为现在我们所面对的,将会是更大的干扰,那些因人工智能而受到冲击的人们在历史上更难以融入到经济发展的下一步。
所以,行业受到干扰后,需要去寻找新的工作,这种情况在过去150年中变得越来越困难。当我们从机器过渡到科技时,对用户、客户以及员工来说都是一次显著的飞跃。所以这种转变需要时间,但我前几天读到一篇文章,说现在我们都是互联网的原生用户,数以十亿计的人使用互联网。这就像是互联网上的一个新应用,这解释了为什么它增长如此之快,因为我们没有需要学习的东西。您知道,这一代人会在屏幕上输入文字。所以没有出现像从一台机器到iPhone那样技能上的巨大飞跃。
因此,这种加速将会更加迅速。由此可以推测,转型将会更加严峻。我想到了驾驶等事情。我认为特斯拉这个月或下个月将在奥斯汀发布首款自主驾驶汽车,即网络出租车、机器人出租车,反正就是那样。它没有方向盘。据我了解,驾驶这个职业是地球上最大的职业。最大的职业,卡车司机,以及一般司机。是的。在我今天来的路上,我没有碰到方向盘。我没有触碰油门踏板,因为我坐在一辆网络卡车上,它有一个按钮,可以自动驾驶你去任何你想去的地方。通常我可能会叫个优步,但现在我可以坐在那里做我的工作,而它为我开车。这也是人工智能。
是的。这太疯狂了。回到之前的比喻,就像农民需要去工厂工作那样,这也是一种转变。他也许需要搬迁,但他做到了。这也是为什么我们从80%的人口是农民到今天的2%。但他们能够转型。制造业到科技的转型则更加艰难。我认为这就像告诉卡车司机,去OpenAI工作一样,你知道,想想这件事甚至觉得滑稽,因为这太荒谬了。但据我了解,OpenAI的员工人数少于一百。对,他们的员工少于一百的原因是因为他们正在使用人工智能来工作。完成工作。而他们将会越来越多地做到这一点,特别是当他们达到通用人工智能(AGI)时。对,他们的员工可能会降到四个。
是的。这也是我认为他们目的性地将员工人数保持在低位的原因,因为他们认为AGI就在眼前,这是一种非常非常先进的人工智能,能够自我强化,自己学习。合成数据。对。那么,从这一点出发,我认为如果有乐观的一面,那就是当农业受到干扰时,总是会有很多人说,这些人再也找不到工作了。比如,如果你让农民失业,如今听起来很可笑,但在汽车问世时,曾有人强烈反对:“那么所有的马该怎么办呢?”要对马和养马的人保持一些尊严。所以,一直以来,我们都不能预见下一步会发生什么。而资本主义乐观的一面虽然很麻烦、困难,并且在这个过程中会对家庭造成很多伤害,但这些人最终会找到新的出路。
当人们这样说时,听起来很冷漠粗鄙。这也是为什么现在会有如此多的辩论、焦虑与愤怒,以及像目前我们在讨论的关税等问题上的分歧。你现在在更衣室里看到你儿子了。他几岁?九岁。九岁。好吧。他有一些决定。他现在一定皱着眉头,听到我们在谈论他。
但如果考虑到他未来建立职业、获取技能和创造财富,根据你对历史上人们如何赚取财富的了解,你认为你儿子需要掌握哪些重要技能,以确保他能在任何行业中赚钱?学会沟通。学会与持不同意见的人相处。我觉得这是生活中一个被特别忽视的重要技能,尤其是在一个社交媒体驱动的世界里,人们在基本话题上拥有截然不同的观点。学会与不一样的人和睦相处。
學習如何溝通。
這將是最重要的兩個技能。
這些都是極高的水準。
我不是說去學習微積分或工程之類的東西,但這些都是永恆的技能。
我認為這兩種技能能讓你在生活中走得相當遠。
我回想起自己。
我不知道你們是否有過類似的經歷,但我不是一個好學生。
我做數學的能力並不好。
我在科學上的成績也完全不好。
我認為如果有兩種技能我當時並未意識到的,那就是學習如何溝通和不做混蛋。
就學習這些,因為對我作為一名作家來說,這代表著學習如何通過寫作來溝通,在寫作這個行業中,學會如何與人相處,從而推進自己的職業,例如好好對待這個人,以便你能夠往上爬。
我認為你會經常看到這種情況。
在賺錢方面呢?
當你考慮歷史上那些累積了大量財富的偉人時,你會灌輸哪些原則讓他擁有金錢思維?
對父母來說這是困難的。
我並不是說我非常有錢,但我賣過幾本書,作為父母,想用金錢給你一個好的生活,但我不想寵壞你。
我最不希望的就是你成為一個被寵壞的小混蛋。
對於很多父母來說,這是非常困難的。
因此,我想讓他學習金錢的一種方式是讓他明白一美元的稀缺性和價值。
我認為唯一能做到的是親身體驗。
所以當他九年前出生時,我寫了一封小信,並在一個部落格上發佈。
我所說的一件事是,我希望有一天你會貧窮。
我不是說在掙扎,也不是說破產,而是我希望明白一美元的價值的唯一方法就是親身體驗它的稀缺性。
我希望有一段時間,我和我的妻子能夠說:“看,你永遠不會摔倒,你不會無家可歸,你總是會有良好的醫療保健,但我希望你能夠體驗一美元的稀缺性。”
這樣你才會真正珍惜它。
我也經歷過。
我的父母以一種他們不需要的方式教會了我,但他們讓我窮了好一段時間。
而大多數人會經歷這種情況,因為這就是他們所處的環境。
所以這是我想到的一件事,我認為其實很多家庭都面臨著這樣的挑戰,就是如何能幫助孩子。
這種挑戰不僅僅涉及金錢。
在很多情況下,有些父母會說:“我想保護你免受任何情感上的傷害。”
我認為金錢只是許多主題中的一個,而你會通過經歷困難來學習得更好。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
謝謝。
是的,絕對如此。
世界已經改變了。
是的,我認為斯科特·加洛韋最近曾說過,對男性而言一個真正抱負的定義就是想要繁衍、提供和保護。
你想要孩子,並且非常渴望為家庭提供和保護家庭。
而我確實認為,世界各地的男性在這方面的感受比以往任何時候都強烈,他們感到這三件事對他們來說似乎不再可及。
因此,許多人參與了快速致富的計劃。
是的。
加密貨幣、迷因幣,所有這些東西。
著名心理學家丹尼爾·卡尼曼去年逝世。
他曾說過一句話,“當你所有的選擇都很糟糕時,你會變得非常冒險,因為你沒有什麼好失去的。”
所以每當你看到人們參與快速致富的計劃時,你知道這是因為他們感到所有的選項都很糟糕。
如果你相信,如果你能上大學學習,或者不必上大學,但你可以學習一種技能,努力工作,賺取穩定的薪資來供養家庭,百分之九十九的男性都會說:“這就是我想要的那個選項。”
但如果你相信,不管這是否真實,那個選項對你來說並不可得,那麼你就會想:“讓我們進行全力一搏,投資這種新幣。”
我認為這相當常見。
生活中有很多事情,你會看到人們做出糟糕的決定或者你認為的糟糕決定,很容易去嘲笑他們,或看不起他們,或只是說他們是白痴。
但內心深處,總有一個理由,這些動機有更深層的原因。
而對於許多這些涉及財務風險的事情來說,這是一種缺乏,不一定是缺乏自尊,而是對賺取良好、體面的、穩定的工資以供養家庭的能力缺乏自信。
不過,睾酮在這方面起著作用,不是嗎?
因為當我們考慮到歷史上誰成為賭博成癮者,誰在財務上冒最大風險時,往往是男性。
女性在管理金錢方面似乎普遍比男性更好。
是的。
對男性來說,很多情況是無法說“這已經足夠了”,尤其是在他們所承擔的風險上。
所以你會在許多對沖基金中看到這一點。
對沖基金只是那些富人聚集資金的一個大型投資池,他們在華爾街管理資金。
它們有著相當悠久的歷史,雖然數目不多,但有著相當悠久的歷史,它們破產的情況。
而這是因為那些智商超群的億萬富翁華爾街交易員,他們有麻省理工學院的博士學位,卻無法說“這已經足夠了”。
他們不斷承擔更多的風險,直到最終破產。
我們確實看到女性在管理資金方面,經常在某一年內的回報率不如男性,但她們不會在財務上自我毀滅。可以這樣說,男性更願意冒險,而女性則更願意採取冷靜、隨意的方式,但她們希望能夠長期維持這種狀態。在這種情況下,誰在一生中會過得更好呢?你的書介紹了一些關於誰在一生中表現更好的情境。雖然我是在四年前讀的你的書,但我永遠會記得裡面的一個故事。我想你提到的股票經紀人是傑西·利弗莫爾。告訴我那個故事。
傑西·利弗莫爾是一位交易員,約在100年前的華爾街上進行股票交易,他的主要交易生涯是在1900年代初期到1920年代左右。他是世界上最擅長致富的人,但他完全沒有能力保持自己的財富。我想他在調整通脹後,曾經四次成為億萬富翁,並且四次破產。最終,他在破產第五次時選擇自殺。在這段期間,他曾經在某一時刻成為世界上最富有的人,但他沒有能力說“夠了”。因此,當他成為世界上最富有的人時,他不斷冒著更大的風險,最終導致崩潰。他一再如此,直到最後自殺。這是一個令人驚訝的故事,因為在他失敗、破產及最終自殺的歷程中,襯托出一種成功,連史蒂夫·喬布斯都無法想像。我認為歷史上沒有人比他更擅長致富,而他卻無法保持這些財富。對於大多數人來說,當然更好的情況是,你不需要成為世界上最富有的人。你只需要賺取一筆足以支持自己和家庭的適度收入,但要保留這筆錢。不要不斷冒險,直到最終一切都崩潰。保持現狀就好。
你對加密貨幣怎麼看?我沒有擁有任何。這或許可以總結我對它的感受。但我也認為,我對它唯一的看法是,如果你不覺得其中的一些是鼓舞人心的,那麼你就沒有在關注。但如果你覺得99%的加密貨幣是一場笑話,那麼你也沒有在關注。我這麼說是因為大多數人都是兩者之一。另一個極端,整個東西都是騙局,他們也不明白這一切。這是一個泡沫,將會破裂。或者它真的是人類歷史上最偉大的發明。我認為每當有新的技術出現時,你都會很可能陷入這兩種極端之中。但在技術歷史中,你會看到99%的新參與者、新公司和新產品在10年內不會存在。而其中少數幾個會轉變為福特或微軟或其他樣子。這一直都是這樣。
所以你不能想像在20年後會有一個世界,加密貨幣並不在全球經濟中扮演重要角色。我也認為你不能想像在20年後,今天存在的99%事物將不再存在。對,我持有以太坊好長一段時間了。最近,我把所有以太坊都換成比特幣,因為我認為比特幣是最安全的投注。似乎機構資金都流向了這一點。我和你做的一樣。我這輩子從來沒有進行過代幣交易。但我認為大多數加密貨幣可能會歸零,正如我們所看到的。但我覺得比特幣似乎是市場選擇的最穩定的地方。但這不矛盾。在歷史上說這種新技術將永遠改變世界,同時你可能不會因此賺到太多錢。最好的例子是鐵路,這可能是美國歷史上最具變革性的產業了。從東海岸到西海岸的鐵路,深刻改變了一切。而絕大多數的鐵路投資者則失去了他們的所有資金。所以你可以判斷,這將改變世界,但這並不意味著你會從中獲利。而且這不是說大多數加密貨幣投資者……其實我幾乎可以確定,大多數加密貨幣投資者不會賺到太多錢。這在歷史上是相當標準的情況。
另一件事是汽車。在1900年代初,美國有2000家汽車公司,而其中1997家破產了。結果只剩下通用汽車、福特和克萊斯勒。其他的幾乎消失了。因此,任何改變世界的新技術都會存在一個重大差距:這將改變世界,但並不意味著每個人都會因此致富。讓我質疑我對加密貨幣假設的一些因素是,谷歌釋出了一台新電腦。我不知道你是否看到了,叫做威洛(Willow)。量子電腦?是的。理論上未來可以破解。有人告訴我,你不能同時相信加密貨幣和量子電腦。聰明於我很多的人表示情況並非如此,你可以增強系統。我不太理解這一點。但聰明過我的人說他們並不擔心。谷歌建造了一台強大的新電腦,叫做威洛,使用量子技術。有些人擔心它有一天可能會通過破解其安全系統來侵入比特幣。但目前威洛的能力還不足以做到這一點。他們表示量子電腦可能會變得強大到能夠破解比特幣的安全系統。對。
因為有某種運算能力可能會影響——
這在現在並不存在,但可以預見於未來的量子電腦中。
對。
就像所有資產一樣,我的意思是,如果你回顧歷史,我們使用過不同的事物作為價值儲存。
是的。
而這些事物,無論是鬱金香還是其他什麼,都不是我們目前的價值儲存。
所以可以想像,比特幣作為價值儲存確實有其保質期。
是的。
但這,當然可能是這樣。我是說,黃金已經作為價值儲存了幾千年,經歷過
價格暴漲然後下跌90%並持平20年的階段,你知道的。
所以即使你有一樣歷史悠久的、非常客觀的價值儲存,這並不意味著你知道下個月或明年甚至下一個十年價格會怎麼變。
這是完全不同的事情。
當你看看歷史上所有賺錢、虧錢等等的人產生的巨大財富,是否有某些他們常用的策略?
因為當我想到沃倫·巴菲特時,我就是想,好吧,他複合增長了80年,等等,投資。
他是一位投資者。然後你有另外一種策略,可能是創業。
是的。
一些令人驚嘆的公司,比如艾朗·馬斯克創建的SpaceX或特斯拉。
你是否將其提煉成一套不同的策略,通常能夠導致財富的增長?
我認為如果有一個適用於普通人的重點,那就是……你可以提出不同的營銷策略,但那對我或你來說並不適用。
有一件事情是明顯的共同點,幾乎所有在場的人都能從中學到的,就是他們的耐心更強,堅持的時間也更長,比任何人都要長。
大衛·森拉(David Senra),他是一位出色的播客主持人,對吧?
他有一個叫《創始人》的播客。他曾經說過這一句話。
他說,他聽到一些企業家說:“哇,我聽了你的播客。我是一名創始人,我有一家公司,我打算明年賣掉我的公司。我會的,我打算賣給谷歌。”
而大衛則回應:“你從洛克菲勒或史蒂夫·喬布斯或比爾·蓋茨這些歷史企業家那裡學到了什麼嗎?
這些人經營他們的公司達50年。他們直到死去才停業,可以這麼說。
這些人並不是想著‘我將創立一家公司,然後賣掉它。我會開始另一家公司,然後再賣掉它’。
他們會一直堅持下去,盡可能的長時間。
大財富通常不會來自突然冒出的偉大主意。它幾乎總是來自一個不錯的主意,這個主意你可以持續40年或50年。
這才是大錢的來源。
如果說洛克菲勒,我在書中寫過,99.9%的沃倫·巴菲特的淨資產是在他60歲之後累積的。
所以當沃倫·巴菲特60歲時,他的身價是20億美元,這是一筆驚人的財富。
他當時可以選擇出售一切,退休,過著絕對美好的生活。
如果你計入他所捐贈的資金,累積的資產達到2500億的原因,就是因為他持續不斷的努力。
所以現在他93歲了,仍在奮鬥。
你知道,比爾·蓋茨可以在1970年代出售微軟,賺下1000萬並過上美好的小日子,但他持續下去了。
雅虎曾向馬克·祖克伯格提供10億美元的現金,當時他才19歲。
而他卻拒絕了,他說:“不,我要繼續做這件事。”
這是普通人可以學到的共同點,即耐心和長壽往往是財富的來源。
耐心。
持之以恆。
堅持是困難的。
是的。
拉里·埃里森(Larry Ellison),甲骨文的創始人,在1990年代做了一次訪談,當時他們問他關於比爾·蓋茨的事,流行又是朋友,也是當時的對手。
而拉里·埃里森說:“比爾·蓋茨的秘訣是,他的確很聰明,但外面有很多聰明的人。
說句不中聽的話,外面有很多人比比爾·蓋茨更聰明。
但沒有人能比比爾·蓋茨更有耐力。
他會每次都比你努力。
他會持續下去,直到他需要持續的時間來打敗你。
這是他的技能。
不是智力,而是耐力。
在這個堅持的話題上,為什麼堅持是如此關鍵?
如果我們把它拆解成在堅持時實際發生了什麼?
我認為有兩個方面。
其一,在任何有回報的努力中,都會是困難的。
會有更多的障礙和波折、崩潰超過你的預想,這是絕對不可避免的。
在NVIDIA的非官方模型中,這家巨型晶片公司是世界上最有價值的公司之一,始終保持著“我們距離倒閉只有30天”的說法。
現在它的確是世界上最成功的公司之一,但是他們理解對於每個企業的真理——經營企業是困難的。
每一個你擁有或創辦的公司都會非常艱難。
而你需要有堅持到底的毅力來度過那段時期。
這是一個要素。
另一個是複利。
這才是創造財富的關鍵。
複利是什麼,以及為什麼它如此強大,像通過複利致富的人並不是那些賺取非常高回報的人。
而是那些能夠在很長一段時間內賺取良好回報的人。
像所有的複利一樣,它只是時間的力量。
如果你記得八年級的數學,這個指數,即時間,才是那裡的真正重點。
投資中,如果你能夠做到好,只是好,甚至只是普通,在長期的回報上持續表現出色,你將會取得驚人的成果。這是投資中最被誤解的事情。大多數投資者都會問,如何獲得最高的回報?我想要做出最好的投資,獲得最高的回報,而這樣做確實能讓你過得不錯。但其實,如果你說,我只是想要平均的回報,而我希望能夠持久耐心,能夠在40年內持續獲得平均回報,那麼你成功的機會會大大提升。如果我能在40年內達到普通的表現,我將會成為前1%的投資者。
那麼,對於那些每個月有一千美元的可支配收入的人來說,這一切怎麼才能具體化呢?假設他們每個月有一千美元可以用來投資。如果他們之前從未聽說過複利這個概念,以及它在長期內所能創造的魔法,怎麼能用最簡單的方法向他們展示其力量呢?
以指數基金為例,這是一種非常簡單的企業組合,收費也非常低。你可以買一支股票,但其實是持有成百上千種不同企業的股票。你擁有蘋果公司、亞馬遜和可口可樂,你擁有世界上所有的公司。因此,這是最無聊、最平淡、最普通的投資方式。如果你以一種非常簡單的方式投資,並持續堅持20或30年,無需任何技巧或專業知識,甚至不需要聽取別人的股票建議,這是最無聊的投資方式。如果你在30年內持續這樣做,你幾乎肯定會進入投資者的前1%。你幾乎肯定能夠超越95%的華爾街專業人士,他們試圖比市場更聰明,試圖超越市場,但卻無法維持30年的表現。因此,如果你能在一段超過平均的時間內保持普通的表現,你將會是驚人的。
在健康方面,這可能有點類似。如果你想要健康,你可以努力成為世界上最棒的健美運動員,或是最優秀的馬拉松跑者。但其實如果你每週只做適度的鍛鍊,持續30年,你將成為你所在城市中最健康的人之一。如果你能持續每週運動兩到三次,並且持續保持良好的飲食,30年後,你會成為你認識的最健康的人之一。在投資方面亦然。表現最好的往往不是天才,而是那些在很長一段時間裡保持普通的人。
我想到了個非常簡單的例子。今天我的杯子裡有一杯咖啡,這杯咖啡可能需要5美元。根據複利的法則,如果我今天不喝這杯咖啡,40年後,假設我獲得8%的回報(我想S&P 500的平均回報大約是8%),那麼40年後,與我每天喝的咖啡相比,我將有440,000美元。這是如果你每天都喝咖啡的情況。
對。如果假設咖啡的價格是5美元。我喜歡喝咖啡,你也喜歡。我不希望人們聽了這個說法後就認為應該停止喝咖啡。但這是一個有力的例子。有一本書叫《雪球》,是對沃倫·巴菲特最詳細的傳記之一。書中提到當他成年後,他不想去理髮,因為在他看來,一次理髮的代價是10,000美元,因為理髮的價格是2美元。但如果他把這些錢以他知道的方式去投資並放置50年,他不想洗車,因為他會告訴他的妻子,這是5,000美元的洗車費。她會問,這不是一塊錢的事嗎?不,但如果我把這些錢投資並放著不管。
所以他總是在思考,不是當前的價格,而是他未來能夠把這筆錢增值到多少。我就在想沃倫·巴菲特的理髮。那麼,他現在幾歲呢?93歲。好吧,假設在80年的時間裡,沃倫·巴菲特沒有去理一次5美元的髮,而是把這筆錢放進S&P 500的指數基金中,順便說一下,你可以在手機上投資,80年之後,沃倫·巴菲特將擁有1,030萬美元。就這樣。這就是為什麼他今天身價達到2500億美元,因為他90年來一直這樣思考,這積累起來的效果真是驚人。
不過,總是要加上這句話:請繼續喝咖啡,去理髮。這始終是一種平衡。但也要理解,通過長期做一些非常普通的事情可以帶來如此不可思議的效果。這確實是魔法。因為它的確不是那麼直觀。是的,你不理解它。你會想,等等,怎麼可能理髮會變成一千萬。
這不是直觀的。我有一個朋友,邁克爾·巴特尼克,他有個很好的例子。他說,如果我問你,8加8加8加8是多少?你能很快算出來。但如果我問你,8乘8乘8乘8乘8是多少?別想了,你無法做到。我們並不擅長以指數的方式思考,也不習慣用乘法的方式思考。因為曾經並沒有任何東西是以指數增長的。大體上是這樣的。我意思是,我無法想出過去真的有什麼東西是指數增長的。
是的。我相信我們可以在自然界和其他方面找到幾個例子。自然界中有很多複利的情況,這就是進化的核心,就像事物隨時間推移而不斷累積一樣。也許是刷牙或衰減。是的。但你知道,對於大多數人的生活來說,股市無疑是最相關的例子。
但是也有許多壞習慣的累積。你知道,抽一根香煙並沒有那麼大不了。每天抽一根香煙持續三十年,那就很嚴重了。每天抽兩包香煙持續三十年,那就更加嚴重了。因此有些事情在小劑量下並無大礙,但如果你持續長時間做它們,就會產生負面的效果。
那麼,對於省錢你的看法是什麼?你目前正在撰寫一本書,名為《花錢的藝術》,將於今年十月發行。對於省錢你的看法是什麼?你告訴過我去喝咖啡、剪髮。
我將儲蓄視為獨立的小象徵。我所儲存的每一美元都是未來我所擁有和控制的一小部分時間。這只是推遲消費。我將此視為獨立。因此,儲蓄不僅僅是囤積金錢而不打算加以利用,甚至不是單純地省下這筆錢以便未來能花。如果我今天儲蓄一美元,那麼今天我就擁有更多的獨立性。我現在就能從中受益。因為這樣,我感覺更獨立,實際上也更獨立。
所以我再次強調,我的首要財務目標是獨立和自主,這我認為大多數人都是這樣的,不管他們知不知道。他們真正想從金錢中得到的是獨立、自主,以及能夠按自己的條件行事,過上他們想要的生活。我將獨立的氧氣視為儲蓄。而這一切的對立面是什麼呢?是債務嗎?是的。債務是別人擁有你未來的一部分。這是它的極端對立面。當你負債時,你是在說三年後,某公司擁有我時間的一部分。他們擁有我未來的勞動。儲蓄則相反。儲蓄是在未來。我擁有這些存款。我擁有未來的消費權。我可以隨心所欲地使用它。
我認為,你曾寫了一本名為《金錢心理學》的書。但在你談到這些時,我在想,這裡面全是心理學的問題,因為在這一切之中,我們都有自己獨特的金錢關係。還有很多人甚至不會查看自己的銀行對帳單。他們早上不會查看自己的 Revolut 或 Monzo 應用程式。他們會避免查看信用卡的帳單。甚至開始討論儲蓄和消費這些話題,我們大概需要以某種心態或心理狀態為前提,去看待與金錢的關係。
我認為最重要的是,生活中有兩個主題會影響你,無論你喜不喜歡。那就是健康和金錢。無論你對這些主題是否感興趣,這些主題都會對你有所影響。你可以擁有美好的生活,卻對化學或氣象一無所知,只要你不關心這些主題。但如果你不關心金錢和健康,那麼你就無法過上好日子,這對每個人來說都是成立的。
因此,我認為每個人都有責任理解自己與金錢的關係。有些人對此會變得瘋狂,而有些人則把金錢視為他們生活中一個必要的工具。然而,你必須明白它的運作方式,以及它對你財務和心理的影響。現代社會許多問題與嫉妒和羨慕有關,感覺自己在相對於其他人落後。這其中的核心通常是財務問題。因此,即使你並不是那種人,像是我不在乎股票市場,或者我並不特別關心金錢。我喜欢和朋友玩,这很好。但有一個巨大的社會學成分,以及不斷發生的世界大事都是與金錢有關的。
我認為金錢是了解他人生活的有趣窗口。你可以通過了解某人如何使用金錢、他們如何思考金錢、他們談論金錢的頻率、他們多想炫耀他們的金錢、以及他們在衣服、汽車和珠寶上投入多少精力來學到很多關於他們的心理的東西。如果我了解了你的政治觀點,我可能對你有一些了解。但是如果我坐下來問你,告訴我你所有的金錢狀況。告訴我你賺多少,花多少。你看重什麼?你想做什麼?我會了解你許多關於個性的事情。
在你對金錢心理學的研究中,你考慮到創傷在一個人財務關係故事中的角色有多少?我認為我對於創傷的考量較少。這是一個組成部分,但更重要的是,我們都是各自獨特過去的囚徒,不論那是什麼。對於許多人來說,這是創傷,形式各異。但是你在不同的國家長大,与我的父母不同,價值觀也不同。我們稍微年齡不同,因此你看到了與我不同的世界的一面。那教會了你與我不同的價值觀。今你我在很多方面都很像。我認為如果我們坐下來討論更廣泛的話題,我們會在90%的事情上取得共識。但我們確實是不同的。
所以我們不應該假裝我想用我的錢做的事情就是你應該做的事情。我覺得很多時候,人們就在錢方面爭論,像是說,你的投資錯了,或你花得不夠,或你花得太多。這其實並不是人們彼此不同意見,而是來自截然不同背景的人在互相交談。他們對於你應該想要做的事情有著不同的期望。每個人都是如此不同,他們都是自己過去的囚徒。
我嫂子的丈夫是一位社會工作者。我在第一次上你節目的時候可能提過這一點,但我一直在想。在社會工作中,當你與非常弱勢的孩子們打交道時,很多無家可歸的孩子和寄養孩子在學校的表現非常糟糕。他們的成績很差,經常打架。他說,作為一名社會工作者,他提到我們在社會工作中有一句話:所有行為都在有足夠信息的情況下是可以理解的。所以你看著這個在操場上打架、所有課程都失敗的孩子,老師很容易會問:你怎麼了?這不是很難,只要好好表現,停止這些行為就行了。但是當你回過頭來看看這個孩子在家中經歷的事情,也許他們的父母在殘忍地對待他們,或者他們是寄養孩子,甚至是孤兒。一旦你拼湊出他們生活中的情況,你就會明白,所有行為在有足夠信息的情況下都是可以理解的。我覺得這一點可以應用到生活中的很多領域,特別是金錢方面。比如你看到某人開著一輛黃色的蘭博基尼,那裡有一個關於某人過去的故事。我不在乎這是好壞,但這裡面有一個故事,有些事情發生了讓你走到這一步。我們都有這樣的情況,這不是批評,因為我自己過去也影響著我今天如何管理我的金錢。
所以只要認識到沒有一個正確的答案。在數學裡,對我和你來說,二加二就是四,這是一個正確的答案。但金錢就不是這樣。我們每個人都在努力找出什麼符合我們看待世界的視角。
這是一個有點奇怪的問題,但是當你談論到金錢與死亡率有關的時候,我在想,因為關於金錢的其中一種觀點是,你知道我的意思嗎?我只活一次,所以我不妨好好享受生活。我確實在這方面有更多的偏見,儘管我並不是完全地這樣。而我哥哥比我大一歲,他曾經給我你的書,並且作為股票經紀人和精算師工作。12歲時,他就在Excel上預算自己的零用錢,而我卻只是花,花,花。他長期考慮得多得多,21歲時就在投資他的退休金,而我卻是在賭場,雖然不是字面上的賭場,而是一個比喻的賭場。我冒更大的風險,簡直是在擲骰子。而我某種不合邏輯的方式來合理化自己的行為和不在退休金上投資的理由是,我反正只活一次,所以我不妨享受我的生活。
當我們談論到咖啡、儲蓄這些事情時,很多人會想,是的,但復利很好,但我想享受生活。享受生活。我想到了事情。當我在20歲出頭的時候,我遇到了一位同事,他大我大約10歲。他有25,000美元的信用卡債務,當時我無法想像這個數字。那是讓我無法理解的信用卡債務,還要支付17%的利息。我記得當時,我心想,這傢伙真傻,你知道這會對你的未來造成什麼影響嗎?然後他在大約32歲時去世了。哇。然後我記得心想,我真的很高興你去過那些旅行,我很高興你背負了那樣的信用卡債務,因為事實是,在32歲的時候,他所見和所做的事情,超過了大多數人到62歲時所見和所做的。因此我經常考慮這一點,這總是一種平衡。事實是,你和我都不知道,我們會活到110歲還是明天就去世,當然沒有人知道。
作為一位父母,我想很多的是,我一生都是一個大儲蓄者。自從我16歲開始第一份工作以來,我在每一份工作中都儲蓄了大部分的收入。很容易看到像我這樣的人,會說,摩根,如果你明天在病床上,你可能會後悔你沒有去的假期和沒有吃過的晚餐,對吧?你會後悔的。我的答案是絕對不會。因為如果我今晚在病床上,我會非常高興知道我妻子和孩子因為我的儲蓄會安然無恙。對我來說,最糟糕的情況就是在病床上,看著我的妻子和孩子,心想,你們完蛋了,我要離開你們了,你們知道嗎?所以,但這個想法可能會隨著我年齡的增長而改變。所以,在我的孩子們希望經濟獨立之後,我還會這麼想嗎?你知道,我還會有那種需要,覺得我需要工作和儲蓄來供養我的小孩嗎?這不會永遠持續,所以這將在你的一生中改變。
這是世界上最糟糕的想法,不是嗎?想想看,當你躺在臨終床上時,望著你的家人,知道他們將要面對帳單和食物的掙扎,而且他們可能會不得不賣掉房子,你的生活方式在你去世後會完全改變。我還沒有孩子,但我時常想到我的伴侶。沒有比這更糟糕的噩夢了。我想這種情況是相反的,在一些有關死亡的書籍和研究中,你會發現有些人擁有非常平靜的死亡,那些知道自己即將死於絕症的人,對此感到相對安然。而當你深入探討這些人的心理時,你會想,如何能知道自己在六個月內會死,而絲毫不感到畏懼?一個重要的因素是,知道自己的家人在沒有你的情況下會很好,因為他們能夠自給自足,不會過於依賴你的智慧和建議,他們能夠照顧自己。但如果相反,當你臨終時,你會想,我的孩子,我的配偶沒有我會面對多麼艱難的日子。這就是你能想像的最痛苦的事情。我還能想像,人們在臨終床上最大的遺憾之一就是沒有真正地生活過。因為我有時會思考,如果我現在死去,我會怎麼感覺?比如,如果我被診斷出絕症,上帝保佑,我會怎麼感覺?我覺得我真的過得很充實。是的。我覺得我旅遊過,見過不同的東西,做過各種事情,見過不同的人,我活過。所以當我想到這可能是終點時,我臉上會露出某種微笑或感激的情緒。是啊。所以這是一種平衡,不是嗎?在兩者之間。我有一位朋友深陷信用卡債務,儘管我很高興他這樣做,考慮到他短暫的生命,與那些把所有錢都存到最後的人形成了對比。大衛·卡西迪,這是一位非常著名的童星,擁有令人驚豔的演藝生涯。他去世的時間我不太記得了,十年前,十五年前,無論如何。在他臨終前所說的最後一句話是,「太多的浪費時間」。這是他的最後一句話。當你思考這個時,這是一位非常富有和知名的人,他擁有一種非常令人羨慕的生活。你無法想像比「太多的浪費時間」更悲傷的臨終遺言。我想,不管怎樣,這就像是傑夫·貝佐斯對商業的哲學,他創立亞馬遜的原因是,他試圖想像自己在90歲時回首,擁有最少的遺憾。他認為,這應該是你生活的框架,當你臨終時,你擁有儘可能少的遺憾。他這麼做是因為他想,如果不開始亞馬遜,我會後悔。但如果我開始亞馬遜而它失敗,我不會後悔。所以,理解這一點,我認為這是種良好的哲學。那或許是對風險最廣泛的定義,就是理解你將來可能會後悔的事情。我不認為任何人對此都有完美的計算。比如,有很大的機會,天哪,如果你明天真的得了診斷,就像你剛才所說的,你肯定會回想過去,說道,我真的努力過。但你也可能回想,說道,我希望我能,我希望我能有所不同。我希望我對那個人更友善,我希望我更多地聯絡某人,你知道的,減少工作時間。對。也許。我覺得布朗妮·韋爾發現,當她訪問臨終病人時,「我希望我能少工作」的想法非常高。這些在臨終床邊的人,當他們90歲時,沒有一個人會回想說「我希望我工作得更努力」。但幾乎每一個人都會說,「我希望我能多花時間陪我的孩子。我希望我能多花時間陪伴家人。我希望我對自己更友善。我希望我能成為真實的我。」我認為她工作的最高遺憾是,「我希望我能過上對我自己更真實的生活」,我雖然沒有太多解釋,但我將其解釋為「我希望我能做其他事情」。這又回到了查克·費尼這位億萬富翁的理念,他說:「我不想, 我想按照我的方式生活。」獨立是人們幸福的核心。正如我之前所說的,我們來自不同的背景,有著不同的抱負,但獨立是一種非常人性、自然、普遍的追求,能夠以自己的方式生活。我不確定我們是否多談這個問題,但對於那些因為陷入債務、帳單和各種事情而缺乏經濟獨立的人來說,如何擺脫這種情況?因為我們不一定能僅僅通過儲蓄來擺脫困境,對吧?人們可以做到。這很困難。因為進入此狀況的心態和心理將會非常難以打破。極其困難。我曾經聽過這樣的統計數字,雖然這是一個完全不同的主題,但我認為它適用於很多事情:預測你是否會背叛伴侶的最具預測性因素是你結婚前和多少人有過性關係。其含義是,僅僅說「我現在是另一個人」是很困難的。我認為這個想法可以適用於生活中的許多不同事情。而那種「我花的遠超於我賺的,對金錢和負債不在乎」的心理,對某些人來說,他們可以有一天醒來,說:「再也不這樣了,我要朝相反的方向走。」但對很多人來說,這真的很困難。
我認為有關於金錢的難處之一,對於很多人來說很難承認,但這是事實的,即在自然與養育的光譜上,很多東西確實偏向於自然,有些人就是天生如此。你哥哥的性格是計劃和儲蓄,而你則是以一種他可能沒有的方式承擔創業風險。所以,在很多情況下,是的,你可以學習。是的,你可以向他人學習,吸收新的思想來考慮,但我們都不應該假裝我們可以從根本上重新塑造我們自己。最艱難的對話往往是我們所避免的。但是,如果你有一個正確的問題來開始呢?在《CEO的日記》中的每位嘉賓都在這本日記中留下了一個問題。這是一個旨在挑戰、聯結並且深入探討的問題,針對下一位嘉賓。而這些就是我手中所有的問題。一方面,你會看到被詢問的問題,以及寫下問題的人的名字。另一方面,如果你掃描那一面,你可以看到後面那位回答此問題的人。這裡有51個問題分為三個不同的層級:熱身層級、開放層級和深入層級。所以你可以決定對話的深度。人們在工作場所的會議室、臥室、獨自夜裡、第一次約會,以及所有中間的地方使用這些對話卡。下面的描述中我會放一個對話卡的連結。你可以在 thediary.com 獲得你的卡。我想再講一下關於儲蓄的問題,對於那些可能在工廠工作、每個月沒有太多額外收入的人來說,是否有任何策略、技巧或思維方式來思考如何儲蓄呢?我認為如果你把儲蓄視為「我需要為未來儲蓄」,這對於人們來說是很難做到的。如果你稍微改變一下心態,告訴自己,「我要儲蓄以便變得更獨立,這樣如果我失去工作,我不必驚慌失措去找第一份可用的工作。我可以慢慢來尋找另一份」,這就是獨立。如果你有醫療緊急情況,你會有一些選擇可以如何治療以及去哪裡。這就是獨立。我認為把你所儲蓄的每一美元視為獨立的象徵,這是一種心態轉變,使人們更容易去做到這一點,而不是單單說「我需要儲蓄去買一輛新車」。我之所以問這個,是因為我之前查看了最常被谷歌搜尋的關於儲蓄的問題,而最受歡迎的問題是如何儲蓄。對。他們可能會問,我的儲蓄該怎麼辦?我應該把它放在支票帳戶?還是儲蓄帳戶?還是投資?可能這其中有些內容。或者它們也可能和你剛才提到的關稅類似。人們確實不知道這意味著什麼。第二個最常被谷歌搜尋的問題是,什麼是高收益儲蓄帳戶?對。我認為這些問題並不是壞問題。沒有什麼壞問題。我在生活的某個階段也曾提出這些問題。但也提出了你有責任去了解金錢如何運作,它對你將會有什麼影響,及如何去管理它。這不是一個可有可無的事。無論你喜不喜歡,每個人都必須面對這些話題。我喜歡你書中的這段話,你說,增加儲蓄的最有效方式並不是增加收入,而是提升謙遜。對。我認為當你意識到沒有人像你那樣注視著你,沒有人像你那樣關心你的路虎和你的勞力士時,你就會明白,他們可能對你意義重大,但其他人並不會如此關注,因為他們忙著思考自己。他們忙著想著自己的車。而且你會意識到,現代消費,尤其在過去十年或十五年社交媒體時代,更是試圖吸引陌生人的注意。這是在表演,對那些你認為在關注你的人進行表現,但他們根本沒有。他們完全不在乎你。因此,提升謙遜就是一種思考方式。但同時也要意識到,你想從誰那裡獲得注意?這對每個人來說都不同。對我來說,我希望我的妻子、孩子、父母和大約三個朋友喜愛我。我非常在乎他們的注意。我非常在乎我的孩子、妻子和父母如何看待我。這對我的幸福至關重要。然後從那裡開始,重心迅速下降。你知道,裡面有幾個非常親近的朋友,隨後就是一些同事之類的,然後迅速就下降到那個程度。陌生人,街道上開車經過的人,根本不會在乎。而這也許聽起來顯而易見,但我們用金錢所做的許多事情,都是在表演以給那個根本不在乎你的人留下深刻印象。因此,我希望花很多精力去培養與那六七個人的關係。我希望在這方面投入巨大的努力,並對其他人投入非常少的精力。這是重點。如果我有一輛法拉利,我的妻子會更愛我嗎?不會。我的孩子會更敬佩我嗎?不會。因此,我想要愛我的人並不會受到我購買的奢侈品的影響。那麼你會把錢花在什麼上?我們過著相對 decent 的物質生活,但我也花了很多錢。因此我最大的開支,我的開支集中在獨立上。我把這視為我花錢的一種方式。我花錢在掌控我的日程上。我花錢在能夠拒絕我不想做的工作的能力上。我將其視為我在經濟上是獨立的。因此我可以做自己想做的工作。我已經在這方面努力了 25 年。我還會把錢花在什麼上呢?這裡有些有趣的。
我兒子在後台的綠色房間裡,你問到他了。
這是我幾週前一直在思考的事情。
我從小就是一名滑雪者。
我在太浩湖是一名滑雪比賽選手。
而且,尤其是在我年輕的時候,滑雪隊裡總是有一些人擁有比我更好的裝備。
他們有更新的滑雪板、更好的滑雪靴和更酷的裝備等等。
我總是討厭這一點。
這讓我變得非常不安。
我討厭這一點。
而我所做的事情之一,就是當我兒子幾年前開始滑雪時,我想,我會買給你最好的裝備,因為我不安。
我會彌補我肩上的那個小心結。
我會買給你最好的裝備。
而事實是,他對這些毫不在乎。
他對自己擁有的那些華麗裝備根本不在意。
所以每個人在這方面都不同。
而且這也回到了很多開支都是基於你在童年時期所經歷過的故事或傷疤。
那麼你今天的資本配置在哪裡?
我們上次談過這個,但就百分比而言,你有很多現金。
你說你大約有多少比例的淨資產?
可能是20%、25%吧。
我們全數擁有一間房子,剩下的則是投資於股票。
我們的淨資產非常簡單,全是房子、現金、Vanguard指數基金和Markel公司的股票,我是董事會成員。
就這樣。
這就是我所有的淨資產。
這樣簡單且無聊,平淡無奇到極點。
而我這麼保持無聊的原因是,我想要最大化的變數是耐久性。
就像我們之前所討論的那樣。
所以如果我的財務狀況如此簡單,那麼我可以把我所有的心理能量都花在策略上,就是如何確保我能夠持續下去,盡可能地保持這樣。
那麼對於一個不知道Vanguard指數基金是什麼的人,如果你要解釋給你兒子聽,他可能知道,對嗎?
對你兒子這個年齡的人,你會如何解釋Vanguard指數基金?
因為你說你有現金。
人們都明白這一點。
人們也理解擁有一棟房子。
Vanguard指數基金呢?
所以一個指數基金是數百、如果不是數千家企業的集合。
所以當你購買指數基金時,你擁有了一小部分的蘋果、亞馬遜、谷歌、臉書,所有上市公司,你都擁有他們的一小部分。
想一想,你購買指數基金就是擁有了一小片美國資本主義。
那麼你投資哪一些指數基金,為什麼呢?
有很多。
很多,真的有許多同樣出色的基金。
所以這並不是說某一個一定比其他的好。
你必須有一個論點。
我購買的大部分是所謂的Vanguard總股票市場指數,代碼是VTI。
這不是對他人的建議,但它是最廣泛的指數。
它基本上擁有世界上每一支可購買的股票。
而且它的費用非常非常低。
所以我沒有對人工智慧下賭注。
我沒有對這個行業或那家公司下賭注。
你擁有的是美國商業的一小部分。
那麼過去幾年它的平均收益是多少呢?
如果你看一個好的歷史比較,比如S&P 500,如果你回顧,可以追溯到100年前。
有位來自耶魯大學的羅伯特·席勒擁有從1880年代以來的美國股票數據。
基本上,他的數據顯示,隨著時間的推移,平均每年大約是8%到10%。
而這裡有一個很大的註腳是,你幾乎從來不會在任何一年獲得8%或10%的收益。
你更有可能是增長30%或減少15%。
而它的平均回報是每年8%或10%,但在任何單獨一年都是混亂的。
那麼,為什麼你不只是賭注在科技上呢?
好吧,那個指數基金裡有很多科技公司。
科技股佔的比重最高,因為那些是美國最大的公司,亞馬遜、谷歌等等。
但也有大量的價值可以由像寶僑這樣的公司創造,它們在出售牙膏和香體膏。
而這類公司的價值實際上可能超過科技公司。
因為我敢打賭,在30年後,人們仍然會使用Old Spice香體膏。
但我不敢打賭在30年後,谷歌會成為人們獲取信息的主導方式。
所以那些長期銷售同一產品並且具有耐久性和長壽的公司,實際上可以為投資者創造大量的價值。
你提到的另一件事是房子。
你有一棟房子。
是的。
2024年房屋銷售總量僅為400萬,為1995年以來的最低水平。
是的。
這是最大的社會問題之一。
而且這個問題比住房更大,遠遠超過金錢。
我認為你可以將無家可歸、海洛因、自殺等一切與我們在美國和世界許多地區近50年來未能建造足夠住房的事實聯繫起來。
這使得價格越來越高,推走了原本是小部分、現在則是一個日益龐大的社會群體,他們理所當然地感到無法負擔基本的中產階級住房。
而且這可能是我們現在面臨的最大社會問題之一,即住房短缺,使得數以千萬計的人無法負擔住房。
你建議人們去購買房子,還是只是租房子?
這麼說吧,我在一生中購買過三棟房子。
是的。
這三棟房子的每一棟,我都覺得我沒有得到好交易。
沒有一棟是「哇,這是便宜貨」或者「這是超值交易」。
都不是這樣的。
我買了它們,因為我能負擔得起。
他們在我的……我當時沒有在想,我知道,我在做一些我在財務上不應該做的事。但我買它們的原因是因為它們為我的家庭提供了一個好、安全的家,在我們想要居住的社區裡。我並不是在考慮,這會不會是一棟我能賺一筆錢的房子?這會增值嗎?這會貶值嗎?這從來都不是我考慮的因素。我的想法是,是的,我可以負擔得起,這完全不會危及我的財務狀況。但我這麼做的原因是因為這是我家庭安全、舒適的居住之地。我認為一般來說,這樣做是對的。一旦人們開始以“這是一個好的投資嗎?”“這會增值嗎?”“我們的房價會下跌嗎?”“我也許應該等六個月,因為它們將會下跌”的思維框架來思考的時候,事情就麻煩了。到那時,你其實是在自討苦吃,到了那時候你就是在擲骰子。人們在這種情況下會陷入很多麻煩,像是,“哦,我知道我將會背負大量的債務,但我認為房價在接下來的三年會翻倍。所以這沒問題。”這樣的心態絕對不應該成為考慮的因素。應該是,我可以負擔這個,這是我希望在接下來五到十年內撫養家庭的地方。我認為這才是正確的公式。所以,這更多的是關於自由和安全,而不是快速回報。確實如此。有趣的是,住房的心理學。我們八個月前買了一棟新房子,並且賣掉了之前的房子。而我們剛賣掉的那棟房子,因為西雅圖的房地產在過去五年來變得非常瘋狂,我們的確賺了一些錢。有趣的是,我們在八個月前售出這棟房子的那一天,我完成了交易,並且獲得了款項匯入我的銀行賬戶時。我登錄我的銀行賬戶,看到了賣房的數字。這些數字對我來說毫無意義,但我賣掉的那棟房子卻一切都意味著很多。就像我女兒在那階梯底下第一次走路時,我兒子上幼稚園的第一天,聖誕節,感恩節。這些數字對我來說沒有任何意義。這些數字只是進入新房子裡。但那棟我留下的房子對我來說則意味著一切。因此,回到我們談過的,不要將其視為一場財務交易。這應該是一個你想好好撫養家庭並建立回憶的地方。與投資Vanguard基金相比,這樣的房子又如何?如果我們看住房的回報,我對於女兒第一次走路的記憶可是在我的Vanguard指數基金中沒有的。這就是說。你投資Vanguard指數基金是因為你認為你會隨著時間賺錢。而當你買房子時,卻不應該有這種心態。它應該在你的財務能力範圍內,但你應該這麼做是因為這是撫養家庭的好地方,並且是一個長期的考量。這引發了一個問題,對於那些想要積累財富的年輕人來說,因為關於財富創造的第一件事和最常見的事情就是去買一棟房子。就像這是每個人都知道的事情。你畢業後,找到一份工作,並且儘可能多地存錢以支付首付款。這對於以前的幾代人來說是對的,因為如果回到1950年代、60年代、70年代,我們建造的房屋數量遠遠超過今天,價格也便宜得多。即使在較高的利率時期,它們的價格仍然便宜。因此,有人建議,嘿,你得到一份入門級工作,你應該去買一棟入門級房子,在60年代和70年代的某種程度上是有道理的,但在今天卻不是。這裡有一個非常容易被忽視的方面,在住房問題和住房辯論中,我們在50年代和60年代覺得足夠的房子,今天我們不會再認為足夠。因此,位於紐約的Levittown就是一個典型的例子。那是在二戰結束時,建立大型社區、建立中產階級社區,並且建立了這個名為Levittown的巨大新社區。那是我們今天渴望的典型白色栅欄中產階級房屋。它們便宜,負擔得起。Levittown的平均新房子只有700平方英尺,對於平均有五到六口人的家庭來說卻只有兩個臥室。六個人共用一個浴室。沒有空調,沒有車庫。如果今天給你看一棟這樣的房子,你會說,“這是一間毒品屋。”沒有人會說那是一棟美麗的中產階級房子。因此,期待隨著時間的推移而大幅上升。因此現在,平均的新中產階級房屋面積是2200平方英尺,而以前只有700平方英尺。因此,入門級房屋的定義隨著時間的推移大幅擴大。如果你的孩子來找你,告訴你,“爸爸,我25歲了,我剛剛有了一些閒錢,手頭有2萬或4萬美元。我在考慮支付一棟房子的首付款。”我和我的妻子租了多年。回頭看,當時回頭看,這是我們做過的最好的事。我們在買房前租了10年,因為我們住在五個不同的城市,甚至可以輕鬆打包離開。我們不受任何事物的束縛。我們有靈活性。在我兒子出生的那一週,當我們有了第一個孩子時,我腦海裡就像開關一樣:“我需要有我自己的房子。”因為在沒有孩子的時候享受的靈活性,感覺完全相反。我現在更重視穩定性。我想要一個穩定的房子給我的家庭。而這一切瞬間改變了。因此,這並不是一筆財務決策,就像,我需要因為有一些額外的存款而去買房。
這就像是,我想要我的房子,那是我的。
不會有房東寄信給我說,哦,很抱歉,你被驅逐了。
或者抱歉,我們要賣掉這棟大樓,你需要搬走。
這是我的家。
對我而言,這是一個轉變。
感覺當我們租房時,我們在浪費金錢。
但根本不是。
我的意思是,對於任何擁有房屋的人來說,你知道,房屋需要的開支不僅僅是按揭貸款。
還有壞掉的熱水器。
還有更換屋頂的費用。
那些都是需要的開支。
如果你想談論怎麼樣在浪費金錢,試著在你自己擁有的房子上更換屋頂。
那感覺就像是在浪費錢。
而且很難讓大腦去想像,當你計算上機會成本、靈活性以及能夠搭飛機去倫敦做工作的能力時,租房也可能與購買房屋是相同的。
而這種靈活性是無法量化的。
所以我和我妻子住過五個不同的城市。
其中一些是因為我們得到的工作,我們不得不搬到不同的城市。
你無法量化那種靈活性,或者說很難量化,但在那一刻,它對我們來說意味著一切。
我還記得我妻子進入研究生院的時候,真是太好了,收拾好了這個城市,然後搬到那個城市。
就沒有手銬,隨時可以起身就走。
而如果你擁有你的房子,像是任何人嘗試賣房子,那簡直像是一場噩夢。
所以你無法量化這一點,但對我們來說,它在當下意義重大。
我弟弟對我說過這樣的話,他是個非常聰明的人。
現在我回想起來。
他年輕時跟我說過,因為我想在25歲時有一些錢,我告訴他,也許我會買這個房子。
我們應該看看這個房子。
他用簡單的話對我解釋,讓我知道我可以隨時起身搬家的靈活性,其實比我購買房屋可能積累的資產價值要更高得多。
現在回想那一天,我然後搬到了紐約,住了那裡三天。
然後,疫情來了,我突然間意外地辭了工作。
我搬到了葡萄牙,然後去了德國,然後在巴厘島待了幾個月,然後飛回英國,倫敦。
現在我剛搬到洛杉磯。
是的。
這一切都發生在四年的時間內。
不可思議。
我順應著機會的到來。
所以當機會來敲門,播客表現得不錯,然後這個事情發生了,然後《龍》做了這個。
我只是隨著機會而行。
如果我買了房子,你就會受到束縛。
今天有很多人在2021年、2022年買了房子,他們的按揭利率是2%或3%。
他們有2%或3%的按揭。
而且很多這些人今天想要搬家,因為他們能在其他城市找到更好的工作。
他們想搬,但感覺無法搬。
因為他們有著因為超便宜的按揭利率而感受到的金色手銬。
因為如果他們賣掉自己的房子,再買一個新房子,他們的新按揭利率將是7.5%。
所以這些人中,很多人在回顧2021年買房時,他們會說,我們好像中了彩票。
2%的按揭,這太棒了。
而回頭看,他們會覺得,如果當時租房的話會好得多,如果我們有靈活性去搬遷的話。
真有趣。
歷史上經濟繁榮的很多部分都依賴於你的流動能力。
這在幾百年來都是如此。
如果你想看一個經濟體富裕與否的基本標準,那就是人們移動的頻率。
因為移動通常象徵著機會。
而越是被束縛,感覺無法移動,經濟就會越停滯,越僵化。
你提到的那個問3美元問題的想法是什麼?
我聽你談過這個。
我從名叫拉米特·塞提的作者那裡偷來的。
他是個非常知名的作者。
他說,太多人在應該問30,000美元問題時卻在問3美元問題。
你是什麼意思?
或者當人們說,我應該怎麼省錢時,他們會說,我應該停止喝咖啡。
那是一個3美元問題。
而且對你並沒有任何影響。
你應該問的是30,000美元問題,比如,我應該上哪個大學?
我應該去便宜的學校還是昂貴的學校?
我應該住在哪裡?便宜的城市還是昂貴的城市?
我應該租還是買?
這些都是30,000美元問題。
而我們花了很多精神力在那些實際上對我們財務影響不大的3美元問題上。
對於大多數人來說,只會有幾項實際影響他們財務的開支項目。
那就是住房付款,無論是租金還是按揭,車輛付款,兒童保育,醫療保健。
就這些。
是的,你會在其他事情上花錢。
但這四項,幾乎就是人們花錢的絕大部分。
但當你聽到人們談論如何省錢的時候,會有人說,哦,那麼,停止去星巴克。
你可以打包自己的午餐去上班。
這樣並沒有太大的差別。
就是這四個大項。
所以我是否可以這樣理解,你認為我們應該避免人們在財務方面採取的極端做法?
一邊是YOLO(活在當下),另一邊是對每一杯咖啡都很在意。
我認為那些是你最有可能會後悔的選擇。
你是什麼意思?
在FIRE運動中,有很多人。
FIRE代表財務獨立,提前退休。
這是一個大運動,開始於10到15年前,那些人說,我要在20多歲時儘量省錢,學會過上盡量便宜和節儉的生活,並在27歲時退休。
手上準備著60萬美元,然後我就要靠這生活。
這是一個龐大的運動。
這些人中有很多最終感到後悔,因為他們在27歲時就退休了。 六個月後,他們感到無聊透頂,甚至有些沮喪,因為他們醒來時會想,接下來我該做什麼? 我是不是就去打高爾夫球之類的? 像我所有的朋友都在工作。 我現在該怎麼辦? 所以我認為,極端的心態就是,“哦,人生只有一次,我就要花光所有,活在當下。 我要把所有的錢都花掉,去派對、旅行等等。” 這樣的選擇有一定的風險,因為你可能會後悔,因為你並沒有為未來想退休的時候儲蓄足夠的金錢,但到了那個時候卻無法退休。 談到退休,我和我朋友傑克(Jack)在那裡也在討論退休的人及其對個體可能帶來的影響。 我覺得我會對退休感到相當害怕,因為似乎有很多數據表明,一旦退休,對於許多人來說,在許多方面的生活就會 downhill。 在目的、意義和人際聯繫方面,你怎麼看待退休? 這是我們該追求的目標嗎? 我爸爸似乎退休後又回去工作過三次。 我們最終不得不告訴他,再也不辦退休派對了。 你只有一次。 但他會退休。 然後一個月後,他會說,天啊,我真的很想念工作。 在他的工作中,他可以選擇回去,他可以回去做兼職等等。 所以這對他來說是可行的,但我認為他清楚地認識到許多人所忽略的事情,那就是他的身份與他的工作息息相關。 當他第一次退休時,他醒來看著鏡子說,我不是以前的那個人。 我曾經是這樣的人,但現在卻不是了。 他不喜歡這樣的感覺。 我想說,其實很簡單。 每個工作都有其壓力側面,你不想做,這些都是麻煩,你恨它們,你都無法等待過上不必做工作中壓力部分的生活。 但是對於我們很多人來說,我們靈魂中真正想要的就是在社會上有所成就,為家庭和世界增添價值。 而且對於許多人來說,立刻停止生產力是導致抑鬱的最快方法。 這對很多人來說是一條快速走向抑鬱的路。所以,有些人很擅長退休。 相對而言,我媽媽非常擅長退休。 她退休後從未回頭,並在退休生活中過得非常充實。 她用興趣和朋友讓自己忙碌不停。 所以,有些人很擅長退休。 而對於那些在工作中找尋身份的人,這麼多人,就像我,我想這也包括你,如果我們退休了會瘋掉。 你不能自己推薦自己的書,但如果你不得不推薦一本可以幫助我們理解金錢、財富創造以及這類事情的書,你會推薦哪一本? 哦,我會說我自己的書,不, 其實,有幾本對我非常重要的書,你知道的,這不是睡前讀物,但有個叫本傑明·格雷厄姆的人寫了一本叫《聰明的投資者》的書。 他在1930年代寫的。 所以它是用1930年代的英語寫的,他是個教授。 所以這本書的寫作風格不完全像教科書,但也不算是睡前讀物。 但在那本書中有比過去100年任何其他書籍都多的投資智慧。 即使他寫的幾乎有100年了,90%的內容依然是永恆的。 你知道,他有些觀點顯然已過時,但書中蘊含的智慧比其他任何書籍都要多。 這就是為什麼這本書在寫作90年後仍然賣得很好。 這是一本重要的書。 學習第二次世界大戰和大蕭條對我和許多人影響深遠,因為這兩個事件,特別是第二次世界大戰,記錄了人類情感的最高範圍。 從最痛苦、絕望和折磨到最高的歡欣和幸福,因為它結束了。 在那段時期,大約從1929年到1945年,記錄了人類情感的所有範疇。 如果你學習美國和世界各地在那16年間發生的事情,你會對人性有很多了解。 當你研究第二次世界大戰時,你其實並不是在學習軍事戰術,雖然那也是一部分,但你是在學習人們如何面對不確定性、恐懼、風險、懷疑。 在那15年裡,你可以學到關於這些主題的信息非常深入。 我從聽你的播客中學到的一點,真是太棒了,我強烈推薦大家去聽摩根·豪瑟爾的播客,就是你在談論快速增長的危險。 是啊。 我實際上把你在播客中提到的快速增長的危險傳達給了我的執行長和首席營收官,因為這是給一代對增長無所不包的企業家的警示,讓他們放慢腳步。 是啊。 在你看來,快速增長的危險是什麼呢? 這可以是任何領域的快速增長的危險。 它可以是運營播客的人,或者建立業務的人,或者任何人,甚至是投資款項的人。我們為什麼要對快速增長保持警惕? 有個我很喜歡的比喻,關於樹木的自然生長,假如你在一片空地中種下了一棵樹,因為它在空曠的地方,它掠奪著陽光。 因為周圍沒有其他樹木遮蔽,它只是在無限制地享受陽光。 因為它吸取大量的陽光,可以生長得非常迅速。 它的生長速度可以比被陰影覆蓋的樹快10倍。因此你可能會想,這很好,這太驚人了,它成長得如此之快。 如果你是農民,你會喜歡這樣的情況。
但是當樹木生長得如此快速時,它們就永遠沒有機會變得茂密且堅硬。
它們從未有機會發展出一個非常穩固的根系結構。
因此,即使這些樹木生長得非常迅速,它們也會很快死去。
它們對腐爛非常敏感,因為它們從未有機會變得堅硬。
裡面的木材就像是稀爛的、柔軟的材料。
如果你看看當今收穫的大量木材,並將其與老成長森林的木材進行比較,你可能會覺得你在看完全不同的樹。
我們如今收穫的許多木材,由於生長迅速,相對於以前製造的老式致密硬木,變得柔軟又脆弱。
我認為這是一個很好的比擬,快速生長是有趣的,令人興奮。
但這總是—就像速度的提升總是以耐用性為代價。
總是如此。
在金融學中有一個理論,這是一個半開玩笑的理論,無論你生長得多快,那就是你死去的半衰期。
所以像是你生長得越快,死去的速度也會越快。
你在自然界中可以看到這一點,在商業中也可以看到。
困難的地方在於,如果你是一個企業家,假如你是首席執行官或在某家公司工作,沒有什麼比快速增長更令人興奮的事情。
你熱愛它,熱愛每一分鐘,即使這是個危險的事情。
你讓我想起了我在上本書中寫到的一個關於音樂產業的想法,他們發現了同樣的事情。
歌曲在排行榜上迅速升到第一位時,墜落的也很快。
升起的速度越快,墜落的也越快。
因為人們基本上會非常快速地對它感到厭倦。
它無處不在。
它在每個廣播電台都在播放。
然後它就從排行榜上消失了。
這一切都是一樣的速度。
而能夠產生大量金錢的公司,即便像是蘋果,成立於1970年代,實際上直到2000年代中期才真正找到它的節奏。
所以有時候,有些公司像臉書和OpenAI,在它們被創造的那一天,幾乎是一夜之間找到了產品市場契合度,實現了巨大的成功。
快速增長的一個問題是,建立一個會迅速增長的產品和管理一個現在擁有1000名員工的公司是截然不同的技能。
這兩者的技能差別簡直宛如日與夜。
所以你可能是一位非常有才華的企業家,可以打造一個產品並讓成千上萬的人購買它。
但這並不意味著你具備管理50人或1000人的團隊的技能。
摩根,你的工作如何與快樂這個主題相切合?
因為在其核心,顯然每個點擊這個對話並走到這一步的人,儘管他們可能認為他們在尋找的是金錢或財富,但可能到頭來,他們只是想要過上快樂的生活。
他們認為金錢或財富是通往幸福生活的途徑。
根據你所做的所有工作和你研究過的歷史人物,以及你所寫的所有東西,你現在對如何過上快樂生活的看法是什麼?
有趣的是,當你提到快樂,任何人提到快樂時,你會想,怎麼會有人不同意呢?
每個人都想要快樂。
但很多人尋求快樂時遇到的問題是,快樂並不是你想追求的情感。
快樂總是一種短暫的情感。
它來來去去。
你會經歷它,但它是一種狂喜,然後它會在很快的時間內消失。
如果你聽到一個有趣的笑話,去看笑話表演,它是有趣的。
你會為一個笑話笑20秒,然後就不那麼有趣了。
我認為你應該追求的是滿足感。
很多人,像金錢可以買好生活一樣。
但當你想像自己擁有新房子、新車、美麗的假期時,當你夢想這些能讓你快樂時,實際上你想像的都是自己對這些事物的滿足。
你想像自己在毛伊島的海灘上,對此感到滿足,這就是為什麼這樣感覺如此美好。
你想要的感覺,無論你知道或不知道,並不是快樂,而是滿足感。
我認為這一小變化也是因為大多數人都在尋求快樂,但卻覺得自己並沒感覺好過多少。
因為你真正想要追求的是我婆婆所擁有的,即對她擁有的那一點感到滿足。
這就是為什麼她如此快樂。
或許,再次說這是錯誤的詞,但她滿足。
她對自己非常簡單、非常基本、在別人眼中乏味的生活感到完全滿足。
她是滿足的,這就是為什麼很多人,包括我,會帶著羨慕的眼光看著她。
這或許是正確的詞。
你是怎麼做到的?
你怎麼會如此快樂?
因為她對自己擁有的感到滿足。
我在想我在18歲時在日記中寫的目標,當時我說我想成為百萬富翁,擁有女朋友,駕駛路虎,擁有六塊腹肌。
其實,當我想像那個生活時,我想像的就是滿足感。
是的,大家都是。
當你想像自己駕駛法拉利時,你會想,哦,那會是多麼棒的事情。
實際上你想像的是自己在法拉利裡面,對它感到滿足。
但結果是,當你在法拉利裡時,你會想到,哦,看看那輛蘭博基尼。
哦,那比我的好,不是嗎?
你對它不感到滿足。
當我得到蘭博基尼時,我會滿足的。
對的,然後你又想要勞斯萊斯,無論那是什麼。
你總是在追求某些東西,無論你知道與否,那就是你只想要對自己擁有的感到滿足,因為那才是真正的快樂。
如何才能感到滿足呢?
人們已經探討這個問題幾千年了。
哲學家阿圖爾·叔本華有一句我非常喜歡的話。
他說,如果你只想快樂,那是非常容易達成的。
但人們想要比其他人更快樂,這就難多了。
我覺得這就是問題所在。
這就像,很多時候只是比較的遊戲。
對很多人來說,我不一定想要一棟漂亮的房子。
我想要的是一棟比你的還要漂亮的房子。
我不一定想要一輛昂貴的車。
我想要一輛比你的更昂貴的車。
這樣說起來有點奇怪,但在核心上,很多人就是想要這樣。
所以,要回答你的問題,感到滿足就是從外部的基準(與你和其他人作比較)轉向內部的基準。正如我之前所說,讓我在生活中真正快樂的唯一事物是我的家人和我的健康。
差不多就這樣。
我想我可以就這樣結束,並說,這就是會讓我快樂的事。
這是內部基準。
並不是把我擁有的與你擁有的進行比較。
如果沒有人在看,我會對這感到滿意嗎?
因為事實是,沒有人在看。
另一個非常有趣的例子是,如果地球上的所有其他人都滅絕了,只有你一個人。
對吧。
那你會怎麼做?
會過什麼樣的生活?
如果沒有人在看,你會過什麼樣的生活呢?
而在那個生活中,你會想要一輛法拉利,還是想要一輛真正實用的豐田皮卡,能讓你的生活更輕鬆呢?
幾年前我聽到一個很棒的例子,就是高端的豐田車比入門級的BMW要好得多。
哦,是的。
因為高端豐田車就像,你有舒適的座椅、天窗和好的音響系統。
而入門級的BMW只是面子,或者是外表,讓你以為這是地位。
實際上,你是為了有機會影響別人對你的看法而去購買它。
而人們對於這種影響的估計都過高了。
你不認為人類本能中有某種東西讓我們想要努力奮鬥嗎?
是的,因為生活始終是一場資源競爭。
它一直都是。
食物有限,土地有限,伴侶有限,潛力有限。
所以歷史上重要的不是我是不是一個好的獵人。
而是我是否比你更好。
我之所以能在這裡是因為我的祖先-
在那種情況下超越了其他所有人,是的。
所以競爭就在我的DNA中。
絕對的,永遠會這樣。
我們永遠不會到達一個世界。
這就是亞當·斯密三百年前寫的東西。
他說,如果人們只需要基本的食物和棲身之所,他們現在可以立刻停止。
因為幾乎每個人都有這些。
但我們還在繼續,因為我們希望被那些我們在競爭的人看見,並向你展示:看,我比你更好。
我賺了比你更多的錢。
我比你更值得獲得配偶或關注。
這總是一場競爭。
想起來有點悲傷。
當然,我認為人們足夠聰明,知道這種遊戲有多荒謬,並在某種程度上脫離這場遊戲。
但我們永遠不會有一段時間,這種情況不再存在。
這絕對是我們的本能。
嗯。
我們沒有談論到的最重要的事情是什麼,是不是有什麼特別的想法?
對於在家裡面對這一切關稅、瘋狂、人工智慧,這些事的人來說。
今天的世界似乎比以往更不確定。
而我認為在關稅和人工智慧方面並不是這樣。
在過去的許多時刻,它曾經更加不確定。
只是不會有那種感覺,因為我們知道過去的故事是如何結束的。
而我們不知道這個故事會如何結束。
因此,我們今天生活的世界永遠感覺特別脆弱和不確定。
而我認為從歷史角度來看並不如此。
它以自己獨特的新方式不確定和脆弱。
但總是感覺世界以前是那麼美好。
我們曾經擁有它,而現在不再擁有。
有一句很好的約翰·斯圖爾特的名言,他說,
“你童年時候世界感覺更美好的原因是因為你還是個孩子。”
而正因為我們知道故事的結局,使得今天的確有一種不確定感,
即使從歷史的角度來看它其實算是正常的。
我們有一個閉幕傳統,最後一位嘉賓要留下問題給下一位,在他不知情的情況下。
留給你的問題是,從一開始你所重視的一件事,現在不再重視的事是什麼?
這件事不一定是改變了我的想法,而是隨著年齡增長的成長。在我20多歲的時候,我非常重視旅行和外出看世界,這在20多歲的時候應該是這樣的。
而當我成為父親後,我重視的是與我的孩子們待在家裡。
幾乎在我20多歲時,一個糟糕的晚上就是坐在沙發上。
那是失敗的晚上。
而在我30歲的時候,尤其是在我40歲的時候,沒有什麼比在家裡的客廳地板上和我的孩子們一起玩樂高更好的了。
沒有比這更好的了。
所以這是一個價值觀的轉變,但並不是因為我改變了我的想法。
這只是生命狀態不一樣而已。
摩根,謝謝你所做的事。
這真是太不可思議了,因為你提到了那本書《智慧型投資者》。
我試圖讀那本書,但我卻立刻無法理解它。
真是困難。
真的非常困難。
是的。
但你的書,我哥哥多年前送給我的那本,可能讓我賺了數百萬英鎊,因為我在年輕的時候讀了它。這本書幫助我有了一個視角和框架,來思考今天看到的那些誘惑人的快速致富投資心態。我甚至不會稱之為投資。它幫助我理解儲蓄、消費和投資的情感因素。最終,它給了我一個策略,告訴我如果我賺了錢應該怎麼做。雖然這是一個無聊的策略,但它是永恆的。這也是我目前有那麼多錢放在像指數基金這樣非常安全地方的部分原因。讀這樣的書非常重要,因為當你讀它,聽到這些人的故事,以及他們經歷了什麼,和沒有經歷什麼時,你會有共鳴。每當你經歷類似的情感,或發現自己身處類似的情境時,可以與故事中的某個角色產生聯繫時,你就擁有了下一步行動的藍圖。於是你就可以想到,哦天啊,那就像書裡那個贏了錢卻無法停止賭博的人,或是他第一次正確預測股市,但下一次卻錯誤,最後自殺了。在我生活中有太多時刻,不論是投資加密貨幣还是特定股票,當我過去喜歡選擇股票或創業時,這本書給了我這個美妙的框架。而這正是我希望自己能寫出來的書。它以我希望能寫出的風格寫成。而事實上,我的最後一本書,很多聽眾都會聽過,深受你的寫作風格啟發。因為它是如此通俗易懂。它是如此以故事為驅動。而你在這本書中所談論的主題是如此多樣,但卻永遠與一切息息相關。它們都是如此精彩的書籍。你是我最崇拜的作家,在我遇過的所有作者中。這對我意義重大。因為你寫書的方式。嗯,謝謝你。這對我意義重大。我認為你在你所做的事情上是世界上最棒的。能持續幾個小時的對話是一項無比艱難的技能。幾乎沒有其他人能做到比你更好。所以謝謝你,史蒂芬。我希望每個人都能去看你的書。非常感謝你,摩根。謝謝。我們很快再見。我覺得非常有趣的是,當我們查看 Spotify 和 Apple 及我們的音頻頻道的後台時,大多數觀看這個播客的人尚未點擊關注或訂閱按鈕,無論你在哪裡收聽這個節目。我想和你達成一個交易。如果你能幫我個大忙,點擊那個訂閱按鈕,我將不懈努力,從現在起直到永遠不斷提升節目的品質。我無法告訴你,當你點擊那個訂閱按鈕有多大的幫助。節目會變得更大,這意味著我們可以擴大製作,引入你想要看到的所有嘉賓,並繼續做我們喜愛的事情。如果你能幫我這個小忙,點擊那個關注按鈕,無論你在哪裡收聽這個節目,那對我來說是非常重要的。這是我唯一會向你請求的好處。非常感謝你的時間。
Is buying a house the biggest financial mistake you could make right now, and will the next Great Depression hit even harder? Morgan Housel reveals the real story.
Morgan Housel, partner at Collaborative Fund and bestselling author of ‘The Psychology of Money’ and ‘Same As Ever’, is one of the world’s top experts on financial psychology, economic collapse warnings, and building true financial freedom. His life-changing insights have transformed how millions approach money, investing, and wealth-building.
In this conversation, Morgan and Steven discuss topics such as, how America’s economy could be quietly collapsing, how devastating tariffs may trigger another Great Depression, why robots are replacing the middle class, and the hidden $30 trillion debt threatening the future of the US.
00:00 Intro
02:10 Timeless Lessons of Greed, Wealth, and Happiness
04:51 The Current Tariff Situation in 2025
07:05 What Are Tariffs?
11:51 Trump’s True Reason for the Tariffs
18:24 Why Is China the Factory of the World?
20:35 China Stopped Being a Cheap Labour Country
23:04 What’s the Impact of the Tariffs?
25:07 America’s Trust
26:42 Are We Heading for a Recession?
29:30 The Importance of Backups During a Recession
30:48 How to Be Financially Free in 2025
35:59 The Evolutionary Desire to Show Off — Status
40:42 Salary Differences
43:09 We Have a Distorted View of Financial Wealth
44:28 Advice for the Economic Crisis
45:55 How Much Money Do You Need Saved?
46:56 The Impact of AI in Our Wealth Building
56:22 The Skills You’ll Need in the AI Era
57:56 How to Have a Money Mindset
01:00:56 Why People Get Stuck in Crypto Scams
01:03:34 Women vs. Men: Who’s Better at Saving and Taking Risks?
01:06:15 Crypto
01:07:23 What History Tells Us About New Technologies, Wealth, and Failure
01:08:51 Could the Crypto Security System Be Broken?
01:10:21 The Strategies Wealthy People Use
01:11:55 Intelligence vs. Endurance
01:13:28 Why Is Perseverance Key?
01:15:12 The Best Way to Have a Big Investment Return
01:17:01 The Power of Compounding in Your Savings
01:22:06 How Money and Psychology Are Linked
01:27:03 You Need to Change Your View on Savings
01:31:10 Biggest Regrets of People on Their Deathbeds
01:37:20 The Most Asked Questions About Finances
01:41:17 Where Are Your Investments Allocated?
01:42:03 Vanguard Index Fund
01:49:54 Where to Invest Spare Cash?
01:56:24 The Dangers of Retiring
02:03:31 How to Live a Happy Life
You can follow Morgan, here:
Twitter – https://bit.ly/3RzBBSc
Website – https://bit.ly/42LM4PD
Instagram – https://bit.ly/449vnQp
You can pre-order Morgan’s books, The Art of Spending Money: Simple Choices for a Richer Life, here: https://amzn.to/3GmHRu4 (US) / https://amzn.to/3EEy5mE (UK)
You can find out more about the books mentioned, here:
‘The Intelligent Investor’, Benjamin Graham: https://amzn.to/4iwqHHW
Watch the episodes on Youtube – https://g2ul0.app.link/DOACEpisodes
My new book! ‘The 33 Laws Of Business & Life’ is out now – https://g2ul0.app.link/DOACBook
You can purchase the The Diary Of A CEO Conversation Cards: Second Edition, here: https://g2ul0.app.link/f31dsUttKKb
Sign up to receive email updates about Diary Of A CEO here: https://bit.ly/diary-of-a-ceo-yt
Ready to think like a CEO? Gain access to the 100 CEOs newsletter here: https://bit.ly/100-ceos-newsletter
Follow me:
https://g2ul0.app.link/gnGqL4IsKKb
Sponsors:
Get your hands on the Diary Of A CEO Conversation Cards here: https://bit.ly/conversationcards-mpPerfect Ted – https://www.perfectted.com with code DIARY40 for 40% off
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices