Dr. Peter Attia: Supplements for Longevity & Their Efficacy

中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:04 Welcome to the Huberman Lab Podcast, where we discuss science and science-based tools
0:00:06 for everyday life.
0:00:13 I’m Andrew Huberman, and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology at Stanford
0:00:15 School of Medicine.
0:00:17 My guest today is Dr. Peter Atia.
0:00:22 Dr. Peter Atia is a medical doctor who did his training at Stanford University School
0:00:25 of Medicine and Johns Hopkins School of Medicine.
0:00:29 Dr. Atia is one of the world’s most trusted voices on the topics of health span and life
0:00:30 span.
0:00:34 And with good reason, he is known to systematically review the research literature, the clinical
0:00:38 trials, and he maintains an avid clinical practice.
0:00:42 So when it comes to the topic of whether or not a particular molecule or supplement or
0:00:46 prescription drug is indeed something that we should be thinking about and perhaps even
0:00:51 taking in order to improve our health span and lifespan, Dr. Atia is the person that
0:00:53 I choose to sit down with and discuss it.
0:00:57 So today we are going to discuss the so-called NAD pathway.
0:01:01 This is a pathway that’s received a lot of attention in recent years as a potential
0:01:05 target for improving lifespan, that is for living longer.
0:01:10 Today we discuss the various molecules in this pathway and the various approaches to
0:01:16 increasing NAD, which is the end target goal of anyone that’s trying to augment the NAD
0:01:17 pathway, so to speak.
0:01:25 So for instance, we talk about taking NR versus NMN versus direct infusions or even orally
0:01:31 taking NAD, and we compare them in terms of both what’s known and what is not known about
0:01:37 their ability to get into cells and any efficacy they may have for either longevity or health
0:01:38 span.
0:01:42 Dr. Atia and I compare and contrast the literature on this, again both research and clinical
0:01:49 literature, and we discuss whether or not he or I take NAD, NMN, or NR.
0:01:53 And if so or if not, the reasons for that.
0:01:57 We also each go through our own supplement regimen, which of course reflects what we
0:02:01 do believe can potentially have an effect on health span and/or lifespan.
0:02:05 So by the end of today’s episode, you’ll learn a lot about NAD, you’ll learn a lot
0:02:08 about the biological pathway, you’ll learn a lot about the delivery routes, the various
0:02:13 supplements and why people think they may be useful, why others, perhaps even Dr. Atia
0:02:17 and myself, think they may not be useful for longevity, you’ll have to listen to find out
0:02:18 what the answer is there.
0:02:23 I should also mention that we give somewhat of an overview or a framework for thinking
0:02:25 about approaches to longevity.
0:02:28 So if you’re interested in things like rapamycin, metformin, and whether or not fasting can
0:02:31 improve longevity, we get into that as well.
0:02:34 Before we begin, I’d like to emphasize that this podcast is separate from my teaching
0:02:36 and research roles at Stanford.
0:02:40 It is, however, part of my desire and effort to bring zero cost to consumer information
0:02:44 about science and science-related tools to the general public.
0:02:47 In keeping with that theme, I’d like to thank the sponsors of today’s podcast.
0:02:50 Our first sponsor is Element.
0:02:53 Element is an electrolyte drink that has everything you need and nothing you don’t.
0:02:58 That means the electrolytes, sodium magnesium and potassium, in the correct ratios, but
0:02:59 no sugar.
0:03:03 Proper hydration is critical for the optimal functioning of all the cells in your body,
0:03:06 and that’s especially true for the neurons, the nerve cells.
0:03:10 In fact, we know that even a slight degree of dehydration can diminish both cognitive
0:03:11 and physical performance.
0:03:16 So to make sure that I’m getting proper hydration and electrolytes, I personally dissolve one
0:03:20 packet of element in about 16 to 32 ounces of water when I first wake up in the morning
0:03:24 and I drink that or sip that across the first half hour of the day or so.
0:03:28 And then I also make it a point to drink another packet of element dissolved in an equal amount
0:03:33 of water, so 16 to 32 ounces, at some other point during the day, and maybe even a third
0:03:36 if I’m exercising and/or sweating a lot.
0:03:38 I should mention that Element tastes absolutely delicious.
0:03:43 My favorite flavor is watermelon, although I also confess I like the raspberry flavor,
0:03:44 the citrus flavor.
0:03:45 Basically, I like all the flavors.
0:03:50 If you’d like to try Element, you can go to drinkelement.com/huberman to claim a free
0:03:53 element sample pack with the purchase of any element drink mix.
0:03:58 Again, that’s drinkelement.com/huberman to claim a free sample pack.
0:04:01 Today’s episode is also brought to us by Levels.
0:04:05 Levels is a program that lets you see how different foods impact your health by giving
0:04:09 you real-time feedback on your diet using a continuous glucose monitor.
0:04:13 One of the most important factors in both short and long-term health is your body’s
0:04:15 ability to manage blood glucose.
0:04:19 To maintain optimal energy and focus throughout the day, you want to keep your blood glucose
0:04:23 levels steady without big spikes or crashes.
0:04:27 I first started using Levels about three years ago as a way to try and understand how different
0:04:31 foods impact in my blood glucose levels, and it’s proven incredibly useful for determining
0:04:37 what food choices I should make, when best to eat certain foods, especially around things
0:04:41 like workouts, and when and what to eat relative to when I go to sleep in order to allow for
0:04:45 the best possible night sleep and stable blood sugar throughout the night and when I wake
0:04:46 up in the morning.
0:04:50 So if you’re interested in learning more about Levels and trying a CGM yourself, go
0:04:53 to levels.link/huberman.
0:04:58 Levels recently launched a new CGM sensor that’s even smaller and has even better tracking
0:04:59 than their previous version.
0:05:03 Right now they’re also offering an additional two free months of membership.
0:05:09 Again, that’s levels.link spelled L-I-N-K/huberman to try the new sensor and two free months
0:05:10 of membership.
0:05:13 Today’s episode is also brought to us by Eight Sleep.
0:05:18 Eight Sleep makes smart mattress covers with cooling, heating, and sleep tracking capacity.
0:05:21 Now I’ve spoken many times before on this podcast about the critical need for us to
0:05:25 get adequate amounts of quality sleep each night.
0:05:28 One of the best ways to ensure a great night’s sleep is to control the temperature of your
0:05:29 sleeping environment.
0:05:33 And that’s because in order to fall and stay deeply asleep, your body temperature actually
0:05:35 has to drop by about one to three degrees.
0:05:39 And in order to wake up feeling refreshed and energized, your body temperature actually
0:05:42 has to increase by about one to three degrees.
0:05:46 Eight Sleep makes it incredibly easy to control the temperature of your sleeping environment
0:05:50 by allowing you to program the temperature of your mattress cover at the beginning, middle,
0:05:51 and end of the night.
0:05:55 I’ve been sleeping on an Eight Sleep mattress cover for well over three years now and it
0:05:58 has completely transformed my sleep for the better.
0:06:03 Eight Sleep recently launched their newest generation pod cover, the Pod4 Ultra.
0:06:08 The Pod4 Ultra has improved cooling and heating capacity, higher fidelity sleep tracking technology,
0:06:13 and it also has snoring detection that remarkably will automatically lift your head a few degrees
0:06:16 to improve your air flow and stop your snoring.
0:06:21 If you’d like to try an Eight Sleep mattress cover, you can go to 8sleep.com/huberman to
0:06:24 save $350 off their Pod4 Ultra.
0:06:29 Eight Sleep currently ships to the USA, Canada, UK, select countries in the EU, and Australia.
0:06:33 Again, that’s 8sleep.com/huberman.
0:06:38 And now for my discussion about NAD and longevity with Dr. Peter Atea.
0:06:39 Peter Atea, welcome.
0:06:40 How are you?
0:06:42 Great to see you again.
0:06:43 Great to be here again.
0:06:46 Should we parse this NAD thing?
0:06:49 I think we should.
0:06:52 Do you mind if I set up a little bit of a framework?
0:06:54 Great.
0:07:00 So for people that want to live as long as possible, I figure there are at least four
0:07:04 categories of approaches, broadly speaking.
0:07:06 The first I’ll just call the do’s and don’ts.
0:07:08 You’ve talked a lot about these.
0:07:11 Your book Outlive beautifully covered these.
0:07:18 And I tend to regurgitate some of what you say on this podcast, namely, you want to move
0:07:23 appropriately and often enough, get enough zone two cardio, do your resistance training,
0:07:29 keep nerve to muscle connection strong, avoid the sorts of things that would lead to falling
0:07:32 and being immobile.
0:07:33 Eat right.
0:07:34 There’s a whole category of things there.
0:07:38 We’re not going to talk about today, although we might touch on a bit.
0:07:45 And know your genetics and make some good decisions on the basis of your genetics.
0:07:48 So the do’s and don’ts.
0:07:56 The second category I would put under the umbrella of calories, glucose, insulin, etc.
0:08:03 And all kind of funnel in, at least in my mind, to mTOR, mammalian target of rapamycin,
0:08:07 a molecule that’s robustly expressed during development and essentially all cells of the
0:08:09 body.
0:08:15 And then across the lifespan, tapers off during puberty, especially, well, let’s say infancy
0:08:21 through puberty cells are expressing so much mTOR and they’re growing like crazy.
0:08:27 And we often associate that early stage of life as youth not aging because we think of
0:08:31 it as a kind of a timestamp as opposed to the verb.
0:08:36 But I would argue as a developmental neurobiologist by training that it’s one of the most rapid
0:08:39 phases of aging of our entire lifespan.
0:08:41 Look at a picture of you when you were five.
0:08:45 Look at a picture of you when you were eight versus 15.
0:08:48 You look very different and your size is robustly different.
0:08:54 By the way, I just did this exercise because my daughter, her 16th birthday is around the
0:08:55 corner.
0:09:00 And we take a picture of her every single year at the minute of her birth.
0:09:06 So we have a picture of her every single year holding a clock that says 3.56 at 3.56
0:09:07 p.m.
0:09:08 Because that’s when she was born.
0:09:13 And I just went through and pulled each of the last 16 of them from the day she was born
0:09:14 all the way up.
0:09:15 And you’re right.
0:09:20 The biggest changes are actually in about the first 10 years.
0:09:24 The difference between being 13 and 14, 14 and 15, 15 and 16 becomes incrementally less
0:09:25 and less and less.
0:09:30 Whereas going from two to three and three to four and four to five are ridiculous changes.
0:09:31 Yeah.
0:09:35 I mean, the brain, the same brain has to learn an entirely new body every year in terms of
0:09:39 how to move it, limb length, et cetera.
0:09:47 So a lot of the so-called anti-aging or longevity approaches that fall under this umbrella relate
0:09:52 to things like caloric restriction or taking drugs such as rapamycin.
0:09:59 And of course, mammalian target of rapamycin is the target of rapamycin in an effort to
0:10:08 essentially remove excess insulin, blood glucose and thereby reduce mTOR activity.
0:10:11 So essentially slow cellular growth.
0:10:16 And all that fits nicely into the logic that mTOR is associated not just with development
0:10:18 but with aging because development is aging.
0:10:22 And then I would say there’s a third category and it’s the one we are going to talk about
0:10:29 today, which is targeting specific cellular pathways that some people have deemed potentially
0:10:32 interesting for longevity.
0:10:36 And the pathway that we’re going to spend some time on is the so-called NAD pathway.
0:10:41 R, NMN, NAD being the major players and we’ll talk about some of the biochemical and enzymatic
0:10:43 steps in between.
0:10:48 And then I suppose there’s a fourth category, which we could say is do everything, even
0:10:52 the most esoteric of things category.
0:10:54 This is a rare category.
0:10:59 There are folks like Brian Johnson who spend a lot of time in this category specifically
0:11:04 taking very high doses of polyphenols, limiting their caloric intake to just early part of
0:11:05 the day.
0:11:06 I think he’s dinner at 11 a.m.
0:11:09 I don’t know if it still qualifies as dinner at 11 a.m.
0:11:16 But his final bite of calories is, I believe, at 11 a.m., doing everything from red light
0:11:26 to PRP, platelet-rich plasma, excuse me, and essentially the kitchen sink approach to longevity
0:11:27 and aging.
0:11:31 Did I miss any categories?
0:11:38 So I would frame it slightly differently because I like categories to be more mesy, mutually
0:11:42 exclusive, collectively exhaustive.
0:11:45 So I don’t know that I would formulate it that way.
0:11:52 I might say, look, category one are sort of the essential behavioral things that you have
0:11:55 no choice but to engage in whether you want to or not.
0:12:02 So you have to eat, you have to sleep, you have to move, you just have a choice in do
0:12:04 you want to do those things correctly or not correctly.
0:12:09 Or do you want to do those things in a manner that promotes health or erodes health, right?
0:12:13 So again, there’s nobody listening to us who doesn’t eat.
0:12:17 But again, you can choose how much you eat and what you eat and when you eat.
0:12:21 There’s nobody who’s alive who isn’t moving because locomotion is life and the absence
0:12:24 of life is the absence of locomotion.
0:12:26 But you can certainly choose to move very little.
0:12:29 You can choose to move a lot and you can choose to decide on how you move.
0:12:31 You alluded to it already, right?
0:12:36 You can move in a certain way that puts your aerobic system in a zone that maximizes fat
0:12:37 oxidation.
0:12:38 We call that zone two.
0:12:41 You can move at a level where you consume incredible amounts of oxygen at your maximum
0:12:42 aerobic level.
0:12:47 You can choose to move in a manner that uses resistance and gravity against you and all
0:12:48 those sorts of things.
0:12:50 Similarly, we all have to sleep, right?
0:12:55 Matt Walker would probably tell us the number of days you could go without sleep before
0:12:57 you would literally perish.
0:12:59 But again, you have a lot of choices in how you do it.
0:13:00 So anyway, I agree.
0:13:02 That’s kind of category one, but that’s kind of the way I would frame it.
0:13:10 And then I would put in category two sort of what are the molecules that you would
0:13:15 exogenously take to try to impact any of those systems.
0:13:18 And maybe, and again, I’m not saying my framework is correct and yours isn’t.
0:13:20 I’m just saying this is the way I think about it.
0:13:25 I would then say, what are the molecules that I could take that specifically target disease
0:13:26 processes?
0:13:32 So I kind of think of like, if you want to live longer, and I described this, I think,
0:13:38 in chapter four about live, that turns out to be mathematically equivalent in the modern
0:13:41 society to delaying the onset of chronic disease.
0:13:43 Now, that wasn’t true 100 years ago.
0:13:47 100 years ago, if you wanted to live longer, a few things had to be true.
0:13:53 You couldn’t die during childbirth because that was a huge hit on mortality.
0:13:59 And then you had to not get an infection or succumb to trauma.
0:14:01 And then maybe 150 years ago, that was the case.
0:14:08 But today, most of those things are taken care of by antibiotics, sanitation, and the
0:14:12 modern miracle of childbirth in this era.
0:14:17 So now for you and I to live longer, we basically have to delay the onset of cardiovascular
0:14:22 disease, cerebrovascular disease, cancer, neurodegenerative disease, dementing diseases,
0:14:23 and metabolic diseases.
0:14:25 We have to delay the onset of those things.
0:14:29 The longer we delay the onset, the longer we will live full stop.
0:14:34 So you can use everything that you talked about in the first category plays into that.
0:14:38 But you also have this other category of where you can take molecules that specifically target
0:14:39 those things.
0:14:46 You can take metformin or an SGLT2 inhibitor or a GLP1 agonist, and you will directly impact
0:14:47 those things.
0:14:52 You could take a PCSK9 inhibitor or a statin or benpedoic acid.
0:14:55 You will directly impact those disease processes.
0:14:59 You will delay the onset of those diseases, and you will reduce the mortality associated
0:15:01 with them.
0:15:05 Then I’m going to go to a third category that says, are there exogenous molecules that you
0:15:11 can take that don’t target a disease per se specifically, but we’re going to put them
0:15:17 in a category called geroprotective, which is they target hallmarks and pathways of aging
0:15:18 that you’ve described.
0:15:25 So we talk about all of these things that occur in an aging phenotype where we see more inflammation.
0:15:28 We see a greater abundance of senescent cells.
0:15:35 We see reduced nutrient-sensing capacity of mTOR, which you describe as probably the most
0:15:40 important nutrient-sensing system in our body.
0:15:45 So we have somewhere between 9 and 14, the number just keeps changing arbitrarily, but
0:15:46 it doesn’t really matter.
0:15:50 We have these central things that everybody would agree define what an aging phenotype
0:15:55 is, and can we use exogenous molecules to target those specifically?
0:16:00 You gave one example, which I would argue is the single best example, which is rapamycin.
0:16:07 So rapamycin targets a very specific hallmark of aging, and we can talk about what the experimental
0:16:10 evidence is to suggest that that makes you live longer.
0:16:14 So I would say those are the big three categories.
0:16:18 Then basically, the fourth category you could just say is how do you put them all together
0:16:21 and how aggressive do you want to be in culminating those?
0:16:25 Of course, none of this touches on another area that I want to talk about that we won’t
0:16:28 talk about today, which is how does all that factor into emotional health and happiness
0:16:36 and well-being where none of this other stuff matters if you’re unhappy.
0:16:37 You’ve done so many podcasts on that topic, right?
0:16:42 You’ve had Paul Conte on where you go through the understanding of ourselves and our minds
0:16:46 and why that’s also a very important part of it, because it actually does impact how
0:16:47 long you live.
0:16:51 Because if that piece isn’t working, it’s very difficult to regulate the first bucket,
0:16:54 because the first bucket takes so much work.
0:17:01 So if you can’t regulate yourself, it’s very difficult to regulate the do’s and don’ts.
0:17:05 But even absent just length of life stuff, it impacts quality of life, which is this
0:17:07 idea of health span as well.
0:17:12 So I guess that’s just my slightly different way to frame it, but it’s a little bit more
0:17:18 messy in that we talk about the behaviors, the exogenous molecules that target diseases,
0:17:22 the exogenous molecules that target aging.
0:17:29 Aside from food, what exogenous molecules do you take?
0:17:30 I take a few, right?
0:17:33 So I take some that are disease-specific, right?
0:17:39 So I take a PCSK9 inhibitor, I take Bempadoic Acid, I take an SGLT2 inhibitor, and then
0:17:46 I take at least one that is purely just based on the belief of its capacity in giroprotection,
0:17:48 which is Rhysrapamycin.
0:17:54 And also, the SGLT2 inhibitor, I think, is probably just broadly giroprotective.
0:17:59 And we can even talk about that a little bit in terms of the success of one of those molecules
0:18:05 called canagaflows in the interventions testing program, the ITP, which I am sure we’ll talk
0:18:09 about in the context of NAD as well.
0:18:11 What dosage of Rhysrapamycin do you take?
0:18:16 I take eight milligrams once a week for as long as I can tolerate it, but I usually have
0:18:17 to take breaks.
0:18:18 Why is that?
0:18:23 I get these vicious Aptus ulcers, little mouth sores.
0:18:24 Canker sores?
0:18:25 Yes.
0:18:26 Ugh.
0:18:29 About 10% of people get them.
0:18:32 It’s paradoxically the only biomarker we probably have.
0:18:38 So I secretly rejoice in knowing that at least I’m getting a good batch of Rhapamycin.
0:18:39 By virtue of the side effects.
0:18:40 By virtue of these miserable side effects.
0:18:41 Interesting.
0:18:44 But so in reality, what it works out to is I’m probably on it for two months and then
0:18:46 off it for a month.
0:18:49 On it for two months, off it for a month or thereabouts.
0:18:53 The idea there is that you’re limiting MTOR.
0:19:01 You’re causing yourselves to grow less, mature slower, and in that sense, slowing down aging.
0:19:02 Is that the idea?
0:19:03 Yeah.
0:19:06 I mean, and this will be an important theme today, right?
0:19:11 We can talk all day long about mechanisms and theoretical arguments for why it would
0:19:12 work.
0:19:21 And I think my conviction around taking Rhapamycin is less about sort of looking at the molecular
0:19:25 explanation for why RAPA works, although I find that to be quite convincing.
0:19:29 And why does the inhibition of MTOR stimulate autophagy?
0:19:32 Why would that suppress in essence cells?
0:19:38 But truthfully, my conviction around MTOR is far more based on the experimental data.
0:19:41 Something that is actually sorely lacking in the NAD story, which we’ll discuss.
0:19:48 So the experimental data are far more convincing, right, which is when you look at the administration
0:19:54 of RAPA mycin or its analogs, for example, Everolimus, when you look at the administration
0:20:01 of these molecules to organisms that are as close as possible to the species of interest,
0:20:03 where the species of interest.
0:20:11 So looking at mammals such as mice and small primates, looking at fruit flies, looking at
0:20:15 worms and even looking at yeast, although that’s so far from us that you would argue
0:20:17 that’s the least important.
0:20:21 You see something that you don’t see for a single other molecule, which is uniform life
0:20:23 extension.
0:20:25 No other molecule has done this.
0:20:29 It’s very important to understand there are only two interventions, full stop, that have
0:20:35 ever extended life across those four categories of eukaryotes.
0:20:36 Chloric restriction.
0:20:39 And RAPA mycin.
0:20:40 Very important point, right?
0:20:44 How do you feel when you’re on RAPA mycin aside from the canker source?
0:20:46 Yeah, which fortunately aren’t that frequent.
0:20:52 I don’t feel anything and the very few of my patients who take it because maybe 10% of
0:20:54 my patients also take it.
0:20:56 I’ve never heard, actually that’s not true.
0:20:59 I’ve probably heard two people say they feel better on it, but I don’t know what to make
0:21:00 of that.
0:21:03 Maybe they do and maybe that’s just a placebo effect.
0:21:08 Does it synergize with chloric restriction or collide with chloric excess, meaning if
0:21:13 you’re taking RAPA mycin, but you’re slightly over your chloric needs, maybe you’re trying
0:21:17 to add a little bit of body weight or happen to overeat a little bit just because.
0:21:24 Is it going to collide with RAPA mycin’s potential positive impact on slowing aging?
0:21:25 Yeah, that’s a good question, Andrew.
0:21:26 I don’t know.
0:21:28 I don’t think we know.
0:21:34 We do know that there’s one other really important readout we’re waiting for, which is Matt Caberlin’s
0:21:42 dog aging study, which is going to be an exciting readout in 2026.
0:21:45 We’re also waiting for another readout out of the University of San Antonio, looking
0:21:50 at another trial in mammals.
0:21:56 Again, I think those two will be really interesting because we have a ton of, we have just an
0:22:03 overabundance of mouse data that are so reproducible and reproducible in really good mouse models.
0:22:11 As you know, I’m sure from your work, the model you choose matters and in an ideal world,
0:22:19 you want to use a mouse model that is not inbred, that is more closely related to what
0:22:22 we care about, which is ourselves.
0:22:27 When you see many labs getting the same result over and over again, regardless of how they
0:22:30 do it, you really start to believe there’s a signal there.
0:22:35 Now to be able to see this in a higher order mammal and ultimately in companion dogs, which
0:22:40 is where Matt Caberlin is looking, I think that’s going to be really exciting.
0:22:44 I’ve often said to my patients, “Look, in 2026, I’m either going to feel a lot more
0:22:50 conviction about taking rapamycin and prescribing it to some of my patients, though again, not
0:22:56 most, or I’m going to have a second look at this and say, “Maybe we just shouldn’t be
0:22:57 taking this,” right?
0:23:02 Because I do think that the dog study is going to be more telling.
0:23:05 But again, we’ll have to wait and see what that shows.
0:23:09 Without going off track too much, my understanding is that the dog study was halted because of
0:23:11 a lack of federal funding.
0:23:12 Is it continuing?
0:23:14 It is going to go on.
0:23:23 Initially, there was insufficient funding to do the study in an adequate way, and then
0:23:28 it turned out there was a shortfall of about $2.5 million to do the study that Matt really
0:23:33 wanted to do, and then actually a group of us raised that money for Matt and did that.
0:23:38 So, me and a few of my patients and a couple of other folks came together and put the money
0:23:40 in to close the gap.
0:23:51 But yes, what did get pulled back by the NIH inexplicably and, in my view, totally incorrectly
0:23:55 was the ongoing surveillance program, the funding for the ongoing surveillance program
0:24:00 that would allow this type of work to continue and to allow greater follow-up on this.
0:24:06 So yes, unfortunately, until we can get more funding, we’re not going to be able to maybe
0:24:08 do as much as we’d like to do and understand this.
0:24:13 Which again, when you look at some of the things that are funded, it’s hard to believe
0:24:17 that there’s not a more interesting question right now in biology than this drug that seems
0:24:18 so promising.
0:24:23 Why we wouldn’t want to know if this is something we should all be taking is kind of a mystery
0:24:24 to me.
0:24:25 Yeah.
0:24:28 I was on NIH study sections for many years reviewing grants.
0:24:34 I rotated off as a regular member a little over a year ago, and I can tell you that the
0:24:41 whole process is designed to be as targeted to the best and most exciting work possible,
0:24:46 but there’s a number of features now that make it such that it’s largely the work that’s
0:24:50 already mostly completed that gets funded, even though we go, “Oh, how does that work?”
0:24:54 But anyway, we could have a whole other journal club discussion about funding, but I had to
0:24:55 ask.
0:24:56 I was curious.
0:25:01 So hopefully that study will get completed, and thanks for raising those funds.
0:25:02 Let’s talk about NAD.
0:25:03 Yes.
0:25:08 It’s in essentially every cell of the body except red blood cells, correct?
0:25:10 You know, I don’t even know if it’s in red blood cells.
0:25:16 My intuition is I’ve never looked, to be honest with you, but given that red blood cells have
0:25:20 a different metabolic pathway where they’re purely glycolytic, they wouldn’t have the
0:25:23 need for it in the way that others would, but they might because they still undergo
0:25:24 redox potential.
0:25:27 So it’s possible NAD is in every single cell.
0:25:32 And it’s generally thought to be associated with energy production and mitochondrial pathways
0:25:34 in every single cell.
0:25:35 Right.
0:25:41 So NAD is, again, one of the most ubiquitous molecules in the body.
0:25:47 And most of what it does, and I mean most, meaning like somewhere between five and six
0:25:54 hundred pathways of it, utilize NAD as a cofactor, meaning that it’s not consumed in a chemical
0:25:59 reaction, but rather it serves as an electron shuttle.
0:26:05 So NAD and NADH basically play catch with electrons.
0:26:09 And that’s 99% of what NAD is doing in the body.
0:26:16 And for that reason, NAD is so tightly regulated in the body.
0:26:21 The levels of NAD in the cell are really tightly regulated.
0:26:22 And that shouldn’t be surprising.
0:26:29 Just as glucose, really tightly regulated, pH, or hydrogen ion concentration, really
0:26:30 tightly regulated.
0:26:37 We as a species cannot survive outside of a very narrow band of pH, right?
0:26:45 If it’s below seven or above 7.8 on a zero to 14 scale, we die, full stop.
0:26:53 So similarly, NAD is managed across all ages and across all physiologic conditions in
0:26:55 a super tight band.
0:26:59 There’s another place where NAD shows up, and that shows up as a substrate, right?
0:27:05 So cofactor means used, coenzyme used, but not consumed, recycled.
0:27:07 That’s 99% of it.
0:27:10 A small fraction of it is used.
0:27:17 And it’s used by these things called sirtuins that consume NAD as an actual substrate in
0:27:20 the process of DNA repair.
0:27:25 And maybe we can go into this, but this is really where the story picks up.
0:27:27 It’s also, as I recall, where the story began.
0:27:28 That’s exactly right.
0:27:34 It was some experiments where the sirtuins were mutated in one direction or the other,
0:27:36 meaning gain of function or loss of function.
0:27:40 These days, people hear gain of function, and they immediately think to pandemic-related
0:27:48 themes, but gain of function is a way of changing genes typically to augment a function, increase
0:27:54 its robustness, or in some cases, to rescue a phenotype where you have a knockout mouse
0:27:55 that lacks a gene.
0:28:00 So that’s loss of function or a strain of yeast that lacks a gene, and then you do the
0:28:03 gain of function rescue experiment.
0:28:06 You reintroduce the gene of interest.
0:28:08 It’s an important– I wouldn’t even call it a control.
0:28:14 It’s an important experiment in any case, because loss of function will tell you a lot.
0:28:19 But gain of function and loss of function, assuming that the results jive, tells you
0:28:20 much, much more.
0:28:25 This is one of the major areas– I think this is very important to highlight– where human
0:28:31 genetics really struggles, because you can get humans with a mutation in a particular
0:28:34 pathway, like the sonic hedgehog pathway.
0:28:40 He is hypomorphic for sonic hedgehog, and they might actually lack a major tooth up
0:28:44 the middle, because the role of sonic hedgehog at the midline– and you could say, OK, well,
0:28:46 loss of function, here’s the role of sonic hedgehog.
0:28:51 But the ideal experiment is to put the gene back in and then rescue that phenotype, because
0:28:58 as any logical mind can tell, there could be many things downstream of sonic hedgehog
0:29:00 that could create the phenotype that you observe.
0:29:03 But if you put sonic hedgehog back in, yes, that’s still true.
0:29:06 And you get more reassurance that that’s the gene of interest.
0:29:12 So with respect to certuans, I recall they deleted the certuans in yeast.
0:29:15 Let’s use another example of what the gold standard is here, or what a great example
0:29:16 is.
0:29:20 So I recently did a podcast with Dina Dubal from UCSF on Clotho, which is an amazing
0:29:21 scientific story.
0:29:26 And it’s a great story, because it shows how accidents can lead to great discoveries.
0:29:31 So there was a researcher in Japan who was really interested in understanding hypertension,
0:29:32 high blood pressure.
0:29:36 And they had created a mouse model where they were trying to knock out certain sodium channels
0:29:39 to see if they could perturb blood pressure.
0:29:45 And then there was this one strain of mouse with this one knockout that died really, really
0:29:46 quickly.
0:29:50 And it developed devastating neurogenetic disease and died very quickly.
0:29:52 And like a good scientist, he didn’t say, well, that sucks.
0:29:55 I’m going to discard that one, because it didn’t give me what I wanted, which was the
0:29:56 blood pressure change.
0:29:58 And he kind of went and figured out what was going on.
0:30:02 And he figured out that there was a certain gene that he had hit that wasn’t a sodium
0:30:04 transporter, and instead was this other gene.
0:30:06 He named it Clotho.
0:30:11 So you had this one piece of evidence right now, which was if you knock out that gene,
0:30:13 you kill an animal very quickly.
0:30:15 Now, that doesn’t mean it’s a longevity gene.
0:30:18 You have to do the other experiment to your point.
0:30:22 You have to overexpress that gene and ask the question, do you live longer?
0:30:26 And sure enough, when they overexpress that same gene that they had just knocked out and
0:30:29 killed the mouse, the thing was living 15% to 20% longer.
0:30:32 So it’s both necessary and sufficient for extended life.
0:30:35 That’s how you can say, well, that’s a longevity gene.
0:30:39 As many of you know, I’ve been taking AG1 for more than 10 years now.
0:30:41 So I’m delighted that they’re sponsoring this podcast.
0:30:46 To be clear, I don’t take AG1 because they’re a sponsor, rather they are a sponsor because
0:30:47 I take AG1.
0:30:50 In fact, I take AG1 once and often twice every single day.
0:30:54 And I’ve done that since starting way back in 2012.
0:30:58 There is so much conflicting information out there nowadays about what proper nutrition
0:30:59 is.
0:31:02 But here’s what there seems to be a general consensus on.
0:31:07 Whether you’re an omnivore, a carnivore, a vegetarian or a vegan, I think it’s generally
0:31:12 agreed that you should get most of your food from unprocessed or minimally processed sources,
0:31:16 which allows you to eat enough but not overeat, get plenty of vitamins and minerals, probiotics
0:31:20 and micronutrients that we all need for physical and mental health.
0:31:24 Now I personally am an omnivore and I strive to get most of my food from unprocessed or
0:31:26 minimally processed sources.
0:31:31 But the reason I still take AG1 once and often twice every day is that it ensures I get all
0:31:35 of those vitamins, minerals, probiotics, etc.
0:31:37 But it also has adaptogens to help me cope with stress.
0:31:42 It’s basically a nutritional insurance policy meant to augment not replace quality food.
0:31:47 So by drinking a serving of AG1 in the morning and again in the afternoon or evening, I cover
0:31:49 all of my foundational nutritional needs.
0:31:54 And I, like so many other people that take AG1, report feeling much better in a number
0:31:58 of important ways, such as energy levels, digestion, sleep and more.
0:32:03 So while many supplements out there are really directed towards obtaining one specific outcome,
0:32:07 AG1 is foundational nutrition designed to support all aspects of well-being related
0:32:09 to mental health and physical health.
0:32:15 If you’d like to try AG1, you can go to drinkag1.com/huberman to claim a special offer.
0:32:19 They’ll give you five free travel packs with your order plus a year’s supply of Vitamin
0:32:20 D3K2.
0:32:24 Again, that’s drinkag1.com/huberman.
0:32:26 So let’s go to the certuitan story.
0:32:28 So it goes back to the late 90s.
0:32:30 Matt Caberlin, again, this is amazing, right?
0:32:34 So you have this guy who’s like the leading authority or one of the leading authorities
0:32:39 on the work going on today with Rapa Mycin along with one of his colleagues, David Sabatini
0:32:41 and a few others.
0:32:47 But when Matt was a postdoc, he did an experiment in a strain of mice, pardon me, a strain of
0:32:48 yeast.
0:32:50 I think it was the W-303 strain of yeast.
0:32:56 And he overexpressed certuit.
0:32:59 And lo and behold, the yeast lived longer.
0:33:07 Now a year later, someone else in the same lab took a different strain of yeast and calorically
0:33:11 restricted them, and they also lived longer.
0:33:12 I forget the name of that.
0:33:14 I forget what that strain was.
0:33:18 It was something 316, but it was a different strain of yeast.
0:33:24 At that moment, again, this is about 25 years ago, a hypothesis emerged, which was we have
0:33:27 two different strains of yeast.
0:33:33 And in one of them, when you overexpress certuit, this gene, they live longer.
0:33:38 And in this other strain, if you calorically restrict them, they live longer.
0:33:44 The understandable hypothesis was caloric restriction, which we had known was life extending,
0:33:48 is working through certuans.
0:33:52 That hypothesis sort of fell apart about four years later when Matt Cabralen, again, this
0:34:00 time with Brian Kennedy, did another experiment in a different yet a third strain of yeast
0:34:05 that allowed them to test hypothesis, because there was a problem with the story I just
0:34:06 told.
0:34:13 When you took the 303 strain, this is the strain that when overexpressing certu lived
0:34:19 longer, if you took that strain and you calorically restricted them, no change.
0:34:20 That’s odd.
0:34:27 Even more odd is when you took the 316 strain, and this is the strain that lived longer with
0:34:28 CR.
0:34:31 If you overexpress certu, no change.
0:34:35 So right off the bat, the story didn’t make sense, but it was further solidified that
0:34:37 that story didn’t make sense.
0:34:42 When Brian and Matt published in 2004, and you had a different strain, God, I’m blanking
0:34:43 on the name.
0:34:49 It’s like BY4742, these don’t matter.
0:34:52 If you calorically restricted them, they lived longer.
0:34:55 If you overexpress certu, they lived longer.
0:34:57 If you did both, they lived even longer.
0:34:59 It was additive.
0:35:06 Again, further suggesting that overexpression of certu and caloric restriction independently
0:35:09 and separately extended lifespan.
0:35:10 These are parallel pathways.
0:35:13 They’re parallel pathways.
0:35:19 For reasons that honestly escape me, Andrew, there are still people who maintain that the
0:35:26 benefit of certu and overexpression is through the caloric restriction pathway and vice versa.
0:35:28 That’s wrong.
0:35:33 My reading of the literature, in addition to every person I have talked to on this who
0:35:38 works in the space, including Matt Caberlin, who has done the most research on this, is
0:35:44 that there is no evidence that caloric restriction and certuans operate through the same pathway.
0:35:49 In that sense, I think there’s relatively uniform agreement that caloric restriction
0:35:52 extends life across the model systems we discussed.
0:35:54 What about in humans?
0:35:56 What about it specifically?
0:35:58 Does it extend life?
0:36:00 That experiment’s never been done and never will be done.
0:36:03 The joke I was trying to set up for is the one I’ll make now, which is no one wants to
0:36:05 be in the control experiment.
0:36:08 That said, nobody wants to be in the treatment experiment either.
0:36:09 You got me.
0:36:10 You got me.
0:36:11 You beat me to the punch.
0:36:17 No one wants to be in the treatment group either because it requires eating so little.
0:36:24 The joke is you probably will live longer and it will feel even worse.
0:36:29 It’s caloric restriction, which by the way, there are real debates about whether it will
0:36:35 extend life in humans because it will clearly … I shouldn’t say clearly.
0:36:40 I think it would be a very safe bet that severe caloric restriction will absolutely reduce
0:36:46 the risk of most chronic diseases, meaning I think there’s very good reason to believe
0:36:51 that if an individual constitutively consumed 25 percent fewer calories than they were
0:36:57 meant to eat, their risk of cardiovascular disease, cancer, Alzheimer’s disease would
0:36:58 go down.
0:37:01 The problem is what things go up.
0:37:03 What does that do to your immune system?
0:37:05 What does that do with respect to sarcopenia?
0:37:07 What does that do to your risk of falling?
0:37:08 Yeah, frailty.
0:37:09 Yeah, exactly.
0:37:12 You trade one set of diseases for another.
0:37:14 It’s not at all clear that lifespan goes up.
0:37:22 By the way, when you even look at some of the animal literature where they’re using different
0:37:27 strains of mice that are not inbred and they don’t put them in hermetically sealed situations,
0:37:29 they don’t live longer.
0:37:35 It’s not always the case that caloric restriction extends life and therefore, well, it’s safe
0:37:40 to say caloric restriction probably reduces the onset of chronic disease that might not
0:37:45 translate to an all-cause mortality benefit based on those downsides.
0:37:52 All of that said, I think the whole str2 in story got off to an incorrect start where
0:37:56 it basically lopped on to the CR story, which was, “Hey, we’ve got this thing, CR, that
0:37:57 we’ve known since.”
0:37:58 Caloric restriction.
0:37:59 Right, caloric restriction.
0:38:04 We’ve got this thing, which for 50 years, we’ve known has a signal that really says
0:38:06 it’s life extending.
0:38:09 We’ve got this yeast where it works and this other yeast where str2 inactivation works.
0:38:10 Oh, it’s got to be sort.
0:38:16 But again, if you go through the story in detail as I just did, there’s no evidence whatsoever
0:38:20 that str2-ins have anything to do with caloric restriction and vice versa.
0:38:25 It’s incredibly interesting because I think when you look at cell biology and you see
0:38:31 these parallel pathways, when you see these effects of experiments where changing str2-ins
0:38:36 or changing caloric restriction independently increased lifespan, combine the two, you
0:38:40 get this, what appears to be a synergistic effect, but it’s, as you pointed out, an additive
0:38:41 effect.
0:38:44 It’s like a pretty straightforward experiment to do.
0:38:46 You could just do an occlusion, right?
0:38:51 You could then put back in the str2-in or adjust calories and see whether or not you
0:38:55 get the, effectively, whether the math is corrected.
0:38:56 Yeah.
0:38:57 So.
0:39:00 Now, none of this gets to the question you raised yet.
0:39:02 That’s just all prologue, right?
0:39:05 That’s like, “Where did this story come up?”
0:39:13 But then the question becomes, “Well, if you believe that str2-ins are truly a factor
0:39:17 that drives longevity, how can you activate them, right?
0:39:19 How do you activate a str2-in?”
0:39:25 So we have to now simultaneously start to hold things true in parallel that may or may not
0:39:26 be true.
0:39:32 So we want to then ask the question, “Do we believe that what we saw in yeast, which
0:39:36 I think is the only reproducible finding I can draw?”
0:39:39 Meaning, this is a reproducible finding.
0:39:45 In many, but not all, strains of yeast, if you over-express str2-ins, the yeast will
0:39:46 live longer.
0:39:52 So let’s park that in the parking lot as a very likely statement.
0:39:56 You would then say, “Well, if it does it in yeast, does it do it in flies, does it do
0:39:58 it in worms, does it do it in mammals?”
0:40:01 You want to be able to check those three boxes, because again, that’s a billion years
0:40:02 of evolution.
0:40:06 So if something works across a billion years, we’d be much more confident it works in us.
0:40:07 Yeah.
0:40:12 Making a fly mutant, Drosophila mutant that over-expresses str2-ins, a worm, C. elegans
0:40:17 mutant that over-expresses str2-ins, that’s a pretty quick experiment to do, because of
0:40:20 this short generation time of those species.
0:40:24 Now a mouse, it’s a longer experiment, but I’m guessing all of those experiments have
0:40:25 been done.
0:40:33 And the only one that I can find that has demonstrated a survival advantage is one particular transgenic
0:40:46 mouse experiment that over-expressed str6, and it did indeed for the male mice increase
0:40:48 lifespan by 10 to 15%.
0:40:54 So this is one transgenic mouse model that over-expressed str6, and those mice, the male
0:40:56 mice lived 10 to 15% longer.
0:40:58 The female mice did not.
0:41:00 We should probably clarify what a transgenic mouse is.
0:41:02 I talked about knockout mice.
0:41:08 That’s when a gene or genes in some cases is deleted from the genome.
0:41:09 So it’s null.
0:41:11 It does not express that gene.
0:41:13 The gain of function would be to put back that gene in.
0:41:16 That would be a knock-in mouse.
0:41:20 So in that case, you still get some normal expression of the gene from the endogenous
0:41:23 genome, but now you have a trans gene that’s inserted there.
0:41:28 And there are all sorts of important intricacies that relate to this, for instance, where the
0:41:30 trans gene is inserted.
0:41:36 If it’s downstream of an enhancer that’s muscle specific, then you can get a mouse that over-expresses
0:41:38 str2 and is just in muscle.
0:41:40 You can get it ubiquitously expressed.
0:41:42 There are a number of different ways that this can happen.
0:41:47 I’m assuming this was ubiquitous expression of you said str6.
0:41:48 Str6, yeah.
0:41:52 So every cell in the body that normally would express str6 would express more str6.
0:41:54 I don’t remember, Andrew, to be honest with you, that I have to go back and look at the
0:41:55 paper.
0:41:57 I don’t know if it was muscle specific or whole body specific.
0:42:03 I’m guessing unless they made it clear that it was tissue specific, that it’s whole body.
0:42:07 So we’re talking about it when Peter says transgenic mouse, he’s talking about a mouse
0:42:11 that has this trans gene that causes it to express more str2 and str6 than it ordinarily
0:42:12 would.
0:42:16 And let’s assume, although we don’t know this for sure, that the other genes in this
0:42:19 mouse are functioning as they would normally.
0:42:20 Right.
0:42:25 So again, just to summarize that, that’s 2012, we have this one transgenic mouse.
0:42:31 You put str6, you overexpress str6, and all of a sudden the males were living 10% longer.
0:42:35 Again, to be clear, the females didn’t experience a difference.
0:42:38 And that’s not uncommon or unheard of in longevity research.
0:42:43 There generally are sex specific differences, and you always have to read the fine print.
0:42:50 The first thing I always look at in a study, when I see a difference in sexes, or frankly,
0:42:54 any difference in longevity, but it’s always great when they parse them out by sexes, is
0:42:56 how long did the controls live.
0:43:00 But I went back and actually looked at the Kaplan-Meier curves on that exact study.
0:43:04 And yes, indeed, I think that’s a real effect.
0:43:09 So let’s take stock of now two pieces of information that I think we could say is probably true.
0:43:17 It is probably true that in a handful of strains of yeast, if you overexpress cert, you are
0:43:19 going to live longer.
0:43:22 That tends to be completely independent of caloric restriction.
0:43:25 That’s the single thing I can say with the greatest confidence.
0:43:31 And there is at least one transgenic strain of mice that if you get it to overexpress a
0:43:34 different cert, cert6, but again, these are homologs throughout the species.
0:43:38 So I don’t think we need to get wrapped up in cert2 versus cert6.
0:43:42 You will at least make the male mice live longer, but not the females.
0:43:46 What sorts of things are downstream of cert2ins?
0:43:53 That question translated to normal English is what is changing as a consequence of increasing
0:43:59 the cert2 and could it be, for instance, well, unlikely based on what we already know about
0:44:03 caloric restriction and the fact that they are independent parallel pathways, but is
0:44:05 it something related to glucose metabolism?
0:44:09 Is it something related to clearance of senescent cells?
0:44:10 I’m just throwing out possibilities here.
0:44:13 Actually, you’ve hit two of the big three right off the top, right?
0:44:20 So we believe that when cert2ins are activated, they’re improving mitochondrial biogenesis.
0:44:25 They are increasing DNA repair.
0:44:27 So that’s probably the biggest one.
0:44:34 And by the way, that’s sort of what brings us to the NAD story.
0:44:36 And also reducing sasps, right?
0:44:39 So the soluble products of senescent cells.
0:44:41 So in other words, those are all three good things, right?
0:44:47 So you tamp down on senescent cells, you increase mitochondrial biogenesis, and you increase
0:44:48 DNA repair.
0:44:52 Those would be all great things to do, and we think that cert2ins are probably doing
0:44:54 all of them.
0:45:02 This business of DNA repair and reducing fragmentation or mutations to DNA that are naturally occurring
0:45:07 has been a hot idea in the field of aging for a long time.
0:45:17 Is that because when X-rays became popular or post-nuclear fallout that people showed
0:45:24 accelerated signs of aging, how did we get from DNA mutation to accelerated aging?
0:45:31 Well, I mean, I think we know that as we age, it’s just a stochastic process, right?
0:45:37 And given the ubiquity of DNA replication and the fidelity of the system, which is high,
0:45:40 very high, but not perfect, there’s going to be mistakes.
0:45:42 Actually, this is an interesting question.
0:45:49 So in 2016, I went to Easter Island with David Sabatini and Nav Chandell and Tim Ferriss.
0:45:53 So the four of us just took a trip to Easter Island to see the birthplace of Rapamycin.
0:45:57 So it was kind of like vacation/science journey.
0:45:58 That’s a nerdy vacation.
0:45:59 It was awesome.
0:46:04 And so just picture hiking around this incredible island just talking about science all day.
0:46:11 But this was an interesting question that I posed to Nav and to David, which was, why
0:46:20 do we see such a clear and present association with cancer as we age, and why is it so non-linear?
0:46:26 So it’s not just that cancer goes up with age, it goes up like that.
0:46:30 And I said, I’ll offer two hypotheses, which is more compelling.
0:46:38 Is it simply that as we’re aging, DNA replication, again, taking a step back for the listener,
0:46:45 cancer is a genetic disease, meaning by definition, it is sort of the canonical problem with cancer
0:46:53 is a genetic mutation that leads to two properties of a cell, the inability of the cell to control
0:46:54 replication.
0:46:56 So it interrupts cell signaling.
0:46:59 So cells replicate, but then don’t know when to stop.
0:47:03 And then the introduction of the capacity to spread, this property called metastases.
0:47:06 Those are the two hallmarks of cancer.
0:47:10 So we know that that only happens in the context of genetic mutations.
0:47:14 But why does this happen later in life and not at the beginning of life, with very few
0:47:15 exceptions?
0:47:19 And so the question is, is it because over time mutations compound?
0:47:22 Is it because there are more mutations as we age?
0:47:27 Or is there a third issue, which is, all of those things are happening normally and they’re
0:47:33 no more abundant when you’re 80 than when you’re 20, but your immune system can’t detect
0:47:34 them as well.
0:47:39 And the truth of it is, we didn’t come up with an answer, but it’s probably all of the above.
0:47:46 So it’s probably that as we’re aging, we are undergoing more DNA damage and or at a minimum,
0:47:49 the DNA damage we’re undergoing is less amenable to repair.
0:47:51 And that’s part of the thesis here.
0:47:59 Part of the thesis here is, as we’re aging, we are less and less able to repair DNA.
0:48:02 And one of the arguments that put forth, although we’re not quite ready for this part of the
0:48:06 story yet, but I’ll just say it now and we’ll come back to it, is we don’t have enough of
0:48:12 the substrate that the sirtuin needs to repair DNA and that substrate is NAD.
0:48:15 So again, remember at the outset, I said, look, there’s two big categories to think
0:48:17 about NAD.
0:48:22 Most of what NAD is doing is operating as a cofactor for electron shuttling.
0:48:27 That’s the NAD, NADH, electron transport, electron accept, blah, blah, blah, blah, okay.
0:48:30 Not consuming NAD, just using it to pass electrons back and forth.
0:48:34 But then over here, we have this other category where we use NAD as a substrate.
0:48:38 It gets broken down and that’s what the sirtuins are doing to repair DNA.
0:48:39 Okay.
0:48:48 So if that’s true and if NAD levels are declining with age, it’s a logical conclusion that should
0:48:50 we give more NAD, right?
0:48:56 If you’re running out of substrate to repair DNA and DNA repair is an important way to
0:48:58 thwart aging, it all makes sense.
0:48:59 So we’ll keep that over there.
0:49:04 But before we do, I want to come back to one other story, which is the story of sirtuin
0:49:05 activators.
0:49:08 So what’s the most famous sirtuin activator of all time?
0:49:15 What is the heavyweight champion of sirtuin activators that has taken up 99% of the bandwidth
0:49:16 in this space?
0:49:20 It’s a lovely little chemical called resveratrol, okay.
0:49:26 So resveratrol, which gained a lot of fame and notoriety because it happens to be found
0:49:32 in trace elements in the skin of grapes and therefore shows up in wine, gained a lot of
0:49:40 notoriety about 20 years ago when one lab doing one experiment somehow was able to convince
0:49:49 some people, including a very large pharma company, that resveratrol increased lifespan.
0:49:54 So the thesis was resveratrol activates sirtuins.
0:49:57 Sirtuin activation is important because of all the things we just said, right?
0:50:06 It improves mitochondrial biogenesis, it suppresses senescent cells and it enhances DNA repair.
0:50:11 So if you have something that is such a potent activator of sirtuins and you give it to a
0:50:13 mouse, that mouse should live longer.
0:50:17 Now lots of experiments were done that couldn’t find that.
0:50:22 But one experiment was done, but it was an interesting experiment.
0:50:26 I’ve discussed this at least on two podcasts, including one with Rich Miller, who runs the
0:50:30 ITP, the Interventions Testing Program, which later tested resveratrol and found that it
0:50:33 did categorically nothing.
0:50:39 In this one experiment that worked, the investigators took a bizarre mouse model where they force-fed
0:50:43 it an enormously high-fat diet.
0:50:53 And in doing so, they created such an abundance of fatty liver that the livers of these mice
0:50:55 encroached the chest, the thoracic cavity of the mice.
0:51:02 So the mouse died prematurely because they couldn’t breathe.
0:51:08 And in that particular mouse model, resveratrol rescued the mice.
0:51:11 So again, let’s just assume that all of that is correct.
0:51:14 And it’s possible that there were even errors there, but let’s just assume that’s correct.
0:51:15 Let’s assume–
0:51:18 So this is resveratrol delivered orally in the food?
0:51:19 Yes.
0:51:20 Very high doses.
0:51:21 Megadoses.
0:51:24 The equivalent of barrels of grape.
0:51:25 Exactly.
0:51:29 And the doses so high you could– if you recall, we’re both of an age that’s old enough to
0:51:30 remember this.
0:51:35 There was this period of time when people thought this was the explanation to the French paradox.
0:51:38 Why on average do the French live longer when they consume so much wine?
0:51:40 And the answer was it’s got to be the resveratrol.
0:51:44 It turns out that’s not true at all because you would need to be drinking your body weight
0:51:51 and wine a day to get the doses of resveratrol that were needed to produce this effect.
0:51:55 But for whatever reason, there was an effect, which is, if the thing that was going to kill
0:52:03 you was your liver being so full of fat that it shot up into your chest so you couldn’t
0:52:07 breathe, which I’ve never seen a human, no matter how bad their fatty liver has been,
0:52:08 where that’s been the case.
0:52:13 But if that’s the problem you’re going to face, it’s possible, at least based on this
0:52:17 one mouse experiment, that you are going to live longer.
0:52:22 But again, it turned out that there was no other replication of this in mouse models
0:52:27 that matter, and that always comes back to the ITP, the Interventions Testing Program,
0:52:34 which is the most robust tool we have scientifically to measure these exogenous molecules.
0:52:41 So the ITP is an NIA-funded program that runs out of three independent labs, and by independent,
0:52:45 I mean they’re each doing the experiments independently, but they’re in sync with doing
0:52:47 the experiment, but they’re doing it in triplicate.
0:52:53 So you have three labs, three great labs doing the experiments in triplicate, and when they
0:52:58 did the resveratrol experiment, and they did it in combination with the people who
0:53:01 found the result of that study.
0:53:04 So they consulted these people and said, “What dose should we give?”
0:53:08 And they said, “Do this, do this, do this,” and they did it, and nothing.
0:53:13 There was no effective resveratrol, and that result has been consistent across the board.
0:53:19 So that’s also a very important part of the story, which was, if resveratrol was a situ
0:53:24 inactivator, and I don’t know if it really is, it clearly has no effect on lifespan with
0:53:30 the one little asterisk that says, “Unless your body weight is 50% fatty liver,” then
0:53:31 maybe it does.
0:53:35 I’d like to take a quick break to let you know that the Huberman Lab team has launched
0:53:39 a new podcast with host Dr. Andy Galpin.
0:53:43 Andy is an expert in exercise science and human performance, and has long been a fan
0:53:45 favorite on the Huberman Lab podcast.
0:53:50 This new podcast is called “Perform” with Dr. Andy Galpin, and it dives into topics
0:53:55 such as how to build muscle and strength, how to improve your cardiovascular health,
0:53:59 and how to optimize recovery and sleep for performance and much more.
0:54:04 Andy is an absolutely fantastic educator and true expert on all things human performance.
0:54:09 I know you’ll thoroughly enjoy his new podcast and learn a ton of useful knowledge from it,
0:54:14 so please check it out and give it a subscribe wherever you’re watching or listening to podcasts
0:54:15 now.
0:54:19 Again, the podcast is called “Perform” with Dr. Andy Galpin.
0:54:20 So let’s see.
0:54:22 Let’s just take stock of where we are in this story.
0:54:29 We’ve got the whole yeast-certooin situation, which is at least in some yeast-certooin overexpression
0:54:30 lives longer.
0:54:33 No evidence that that works through caloric restriction.
0:54:34 Truly no evidence.
0:54:36 That’s been known for 20 years now.
0:54:41 That paper was published in 2004, and that was a follow-up to papers that had been published
0:54:45 in 2002, 1999, et cetera.
0:54:53 You later on, you’d have the 2012 transgenic mouse study.
0:54:54 So now the question is, okay.
0:54:55 How do you activate serotonin?
0:54:56 How do you activate serotonin?
0:54:57 Well, yeah.
0:55:01 So, or more to the point, why don’t we just give people NAD?
0:55:02 Okay.
0:55:12 So, again, the NAD story is NAD levels are declining with age in most tissues.
0:55:17 It appears most prevalent in the skin of all places.
0:55:21 And I think we should come back to this because there’s one interesting finding associated
0:55:25 with augmenting NAD levels in the skin.
0:55:31 And my thought is, I wonder if it has to do with the fact that skin experiences the greatest
0:55:33 decline in NAD.
0:55:39 It’s also interesting because keratinocytes in skin turn over every 28 days or so.
0:55:44 So you could imagine because it’s a novel population of cells that they would have steady
0:55:50 expression of sertoins and NAD, then they simply die for whatever reason, or that it
0:55:54 starts off very high on day one of generation, then tapers off quickly.
0:55:55 But that’s not the case.
0:55:56 It sounds like–
0:55:57 Yeah.
0:56:02 So if you take a large skin over the course of your lifetime, we’ll see about a 60% reduction
0:56:08 in NAD, whereas other tissues, and this is now based on animal studies, the brain might
0:56:13 see a reduction by 15% to 20%, and the same would be found even in humans looking at the
0:56:14 blood.
0:56:21 So if you just sample whole blood in people at the age of 20, 30, 40, 50, 60, 70, 80,
0:56:24 you’re going to see about a 20% reduction in NAD.
0:56:25 What about neurons?
0:56:29 And you’ve got the same set of central nervous system neurons your entire life, and of course
0:56:30 some peripheral neurons as well.
0:56:34 But there’s some regeneration in the periphery, so let’s just talk about brain.
0:56:37 So unless you’re talking about the olfactory bulb, where you have constant turnover throughout
0:56:43 the lifespan, you have the same hippocampal neurons except a small population.
0:56:47 Same hippocampal neurons, cortical neurons, retinal neurons that you were born with.
0:56:50 Are we observing NAD levels tapering off as we–
0:56:51 In animals, yes.
0:56:55 Obviously, in humans, we’re not doing that experiment, but yeah.
0:56:56 Now, here’s an interesting point.
0:57:05 In 2015, a study was published in PNAS that looked at NAD levels in whole blood over time,
0:57:11 and it found indeed, NAD levels were going down about 10% to 20% over four decades or
0:57:12 so.
0:57:16 But that same study said NADH levels were going up by the same amount.
0:57:18 Explain the role of NADH for people.
0:57:22 NADH is the electronic scepter.
0:57:28 So let’s maybe take a step back.
0:57:30 Why are you and I sitting here talking and not dead?
0:57:33 Because we have enough NAD.
0:57:34 What’s going on?
0:57:41 So you and I ate something at some point in the foreseeable past that contained chemical
0:57:42 energy.
0:57:50 So we ate something that was organic, so primarily fats and carbohydrates contain carbon-carbon
0:57:52 bonds and carbon-hydrogen bonds.
0:57:57 And those bonds contain a ton of energy, but how do we liberate the energy?
0:58:01 So we break it all down into these constitutive molecules, namely glucose on the carbohydrate
0:58:05 front and free fatty acids on the fat front.
0:58:10 And then our bodies break those things down further into smaller molecules that get shuttled
0:58:15 into the mitochondria where the lion’s share of our energy liberation comes from.
0:58:23 And what we do is we take that chemical energy that is stored in a carbon-to-carbon bond
0:58:27 or a carbon-to-hydrogen bond, and we turn it into electrical energy.
0:58:30 And people have heard this term, it’s called the electron transport chain.
0:58:33 So there are these four complexes in the mitochondria.
0:58:38 And there’s an inner membrane and an outer membrane across which these large mitochondrial
0:58:40 complexes reside.
0:58:46 And what they’re doing is they’re building up a huge electron gradient by breaking them
0:58:52 apart and taking the electrons and transferring them between NAD and NADH, so that at the end
0:58:59 they can do another trick, which is transfer those electrons to AMP, ADP, and ultimately
0:59:01 make ATP.
0:59:04 The finished product is water and carbon dioxide.
0:59:11 So we eat and we take that chemical energy in food, we utilize oxygen in the mitochondria
0:59:18 to make ATP, carbon dioxide, which we breathe out, and water, which we breathe and pee out.
0:59:26 So what NAD and NADH are doing is playing an absolutely essential-to-life role in facilitating
0:59:33 the transfer of chemical energy to electrical energy back to chemical energy.
0:59:38 ATP is just taking it from one chemical form in food to the electrical form as the intermediary
0:59:42 in the mitochondria back to an electrical form of ATP.
0:59:47 So you and I are walking around flushed with ATP, which as we sit here right now, we’re
0:59:52 constantly firing off phosphates, again, now tearing the chemical energy back into electrical
0:59:54 energy in a way we go.
1:00:00 So yeah, this whole NAD, NADH thing is like, you know, it’s as central to our existence
1:00:02 as any form of respiration.
1:00:04 So my point, let’s go back to the story.
1:00:10 The story was NAD levels are going down as we age, but NADH levels are going up, suggesting
1:00:16 that the total amount of NAD and NADH is the same and what’s declining as we age should
1:00:21 less be thought of as a reduction in NAD and should more be thought of as a reduction in
1:00:25 what’s called redox potential, the ability to do what I just said.
1:00:31 So when people say NAD levels decline with aging, the answer is, yeah, but what’s really
1:00:36 declining as we age, and this kind of comes back to what you said at the very, very outset,
1:00:38 like what’s happening at the cellular level.
1:00:41 I think what’s happening is our mitochondria are not as good as we age and we have less
1:00:43 redox potential.
1:00:51 And I would say a fair number of so-called anti-aging approaches are targeting the so-called
1:00:56 active oxygen species, ROSs, which impede mitochondrial function essentially.
1:01:01 This is an opportunity for me to call out the work that I think is at least intriguing,
1:01:05 which is the work of a colleague by the name of Glenn Jeffery at the University of College,
1:01:06 London.
1:01:09 He’s been in the field of visual neuroscience for a very long time.
1:01:14 And a few years back, he started doing some experiments on animals and now also two studies
1:01:22 published on humans showing that exposing the aged eyes, so 40 and older, to red light
1:01:30 and near-infrared light for a couple minutes a few times a week can spare certain processes
1:01:33 involved in vision, photoreceptors.
1:01:34 How does this work?
1:01:39 Well, the idea, this isn’t proven yet, the idea is that it’s reducing reactive oxygen
1:01:46 species and thereby improving mitochondrial function in what is perhaps the most metabolically
1:01:52 active cell type in the entire body, not just the eye, which are the photoreceptors.
1:01:53 So it’s an intriguing set of studies.
1:01:58 Again, we don’t have all the mechanisms worked out, but it brings us around again to this
1:02:02 idea that mitochondria are vitally important for the functioning of cells, things that impede
1:02:08 the function of mitochondria, can either reduce the output of and/or kill cells.
1:02:16 And so anything that can improve redux can potentially keep a cell around longer functioning
1:02:18 better.
1:02:22 So when I hear about the role of NAD in this pathway, I think like most people, I think,
1:02:28 “Okay, well, then I should just take more NAD and maybe I will age more slowly, where
1:02:32 I will replace some NAD that’s missing as I age in whatever cell type.”
1:02:35 Turns out that might not be so straightforward, right?
1:02:40 I mean, I don’t want to jump to supplementation just yet, but if we are to back up from NAD
1:02:48 a little bit and look at the pathway leading to NAD, it’s NR, NMN, and NAD, we’ll spell
1:02:57 these out in a moment, and this sort of competition that’s out there in the market is around either
1:03:05 infusing or, in some cases, ingesting NAD directly, taking NMN, which is the precursor
1:03:13 to NAD orally, I haven’t heard of anybody infusing it, or taking oral form NR, which
1:03:16 is the precursor to NMN.
1:03:19 My understanding is that NMN is simply NR minus a phosphate group.
1:03:24 Yeah, and I’ll take a step back from this first to say the following.
1:03:29 Again, because this topic is so confusing, I think it’s just worth reminding everybody
1:03:33 of what we now, everything we’ve said and where it brings us, right?
1:03:35 So I’m not going to repeat the whole Sertuens thing.
1:03:36 Let’s just leave that alone.
1:03:39 Because everything we’re on right now is upstream of Sertuens.
1:03:44 Yeah, it’s basically like once you establish that we think Sertuens matter, even though
1:03:48 they don’t work through caloric restriction, and that’s about the single most obvious thing
1:03:53 I can say, they might still matter, even though we don’t have things that we figured out can
1:03:55 activate Sertuens, like resveratrol.
1:03:58 We don’t seem to have things that we can give you that activates Sertuens.
1:04:04 We’re now onto the next part of the story, which is, okay, Sertuens matter, they don’t
1:04:05 seem to matter.
1:04:10 We think Sertuens matter because of a few of these overexpression experiments, and we’re
1:04:16 making a big leap that because they mattered in yeast, they’re going to matter in us.
1:04:18 That’s a huge leap for which there’s zero evidence.
1:04:23 Right, and I’m only leaping further to this discussion about how to increase NAD because
1:04:25 I know that’s in the back of people’s minds.
1:04:26 We’re not going to double click here just yet.
1:04:33 I just want to frame that up because ultimately that’s where we are headed in terms of people
1:04:40 making decisions as to whether or not they should take NR or take NMN, or use NAD or
1:04:41 none of the above.
1:04:46 And the reason I’m being such a hard ass about this, Andrew, is I spend so much time fielding
1:04:52 questions on this that I realize we just have to talk about this in the most detailed fashion
1:04:56 possible so that people understand why.
1:04:58 Because it is just too easy, right?
1:05:05 There’s this great quote by JFK that I’m going to paraphrase that is basically people enjoy
1:05:09 the comfort of opinion without the discomfort of thought, right?
1:05:14 So we need to sort of, this is a podcast to get people to think and understand the entire
1:05:19 history of this field so that they can actually make an informed decision about a supplement
1:05:25 that I’m going to argue has very little scientific basis for its justification.
1:05:29 I would say scientific justification for longevity.
1:05:38 I’ll go on record now saying that I take NMN, and in some cases I will take NR and NMN,
1:05:47 and I observe, this is just N of one self-observational data, I observe a very clear positive effect,
1:05:51 but I don’t think it has anything to do with extending lifespan.
1:05:55 And we should talk about both health span and lifespan benefits when we get to that
1:05:56 part.
1:06:01 But to bring us up to where we are now, where you are with, should people be supplementing
1:06:08 NAD, we’re basically at the point where we’re taking a lot of leaps of faith and saying,
1:06:16 because NAD levels are going down and Redox potential is going down, we believe supplementing
1:06:18 NAD in one form or another makes sense.
1:06:24 But before we do that, we should acknowledge something, yes, NAD levels are going down,
1:06:30 but we have no reason to believe that raising NAD levels will correct a problem.
1:06:36 In other words, if the body operates between this level and this level of NAD, and if you
1:06:41 go below this level, you die, and you go above this level, you die, and levels as you age
1:06:46 go like this, do we believe that raising them to this does anything?
1:06:48 There’s no evidence that says it does.
1:06:50 So that’s a leap of faith.
1:06:53 It’s okay to take leaps of faith, you just have to know you’re taking a leap of faith.
1:06:59 Okay, so leap of faith number one is the certuitan thing, leap of faith number two is the caloric
1:07:04 restriction thing, leap of faith number three is this matters in our species, the species
1:07:09 of interest, leap of faith four is the whole certuitan activator thing.
1:07:15 And now this leap of faith is if we just increase NAD levels in us, it will produce a positive
1:07:16 benefit.
1:07:18 Okay, so now how do we do that?
1:07:19 Now you get into the tactic.
1:07:22 Okay, there were three ways to do it, as you said.
1:07:25 One is you can intravenously take NAD.
1:07:30 By the way, you could probably also orally take NAD, it would just break down in the
1:07:34 gut into its constitutive products, and then probably reform.
1:07:39 But for the purpose of how people actually do this, they intravenously get NAD because
1:07:47 it’s not orally bioavailable, or as you said, they orally take two precursors, NR and NMN.
1:07:52 My personal view on this is there’s not really much of a difference in what you do.
1:07:58 In other words, at the end of the day, all of these things are generally going to increase
1:08:01 NAD levels in the blood.
1:08:07 So a couple of kind of practical notes, I’ve taken NR in capsule form.
1:08:13 I’ve taken NMN, typically in powdered form where I put it sublingually under the tongue.
1:08:15 My understanding is that- Have you done intravenous NAD?
1:08:16 I sure have.
1:08:20 Did you experience a niacin flush?
1:08:30 No, I took NAD as an infusion, I’ve probably done it five or six times, and for the first
1:08:36 10 minutes of the infusion, you feel like somebody stepping on your chest with a boot.
1:08:38 Your legs cramp up, you feel nauseous.
1:08:41 I did not take the anti-nausea med that was offered.
1:08:45 I don’t like taking things if I can avoid it, I just figured I’ll just experience this.
1:08:51 It was very uncomfortable to the point where you couldn’t read a paper or a book, you just
1:08:52 want to be left alone.
1:08:55 You actually get a little bit irritable, you’re like, “This is awful.
1:08:59 Every noise in the room is a bit too loud during that first 10 minutes.”
1:09:00 And then-
1:09:04 By the way, do you know how many people have said to me that because of that experience,
1:09:06 they know it must be doing something good?
1:09:07 Oh my goodness.
1:09:09 To which I’m like, “Why don’t you spread your legs?
1:09:11 Let me kick you right in the nuts.
1:09:12 That’s going to feel even worse.
1:09:14 Is that doing something good?”
1:09:20 The fact that something feels so awful shouldn’t be used as an explanation for why it’s doing
1:09:21 good physiologically.
1:09:22 Right.
1:09:25 I don’t know what it was doing physiologically except making me feel miserable during the
1:09:26 infusion.
1:09:28 There are ways to adjust this even without the anti-nausea meds.
1:09:33 For instance, you can slow the infusion.
1:09:35 That’s the typical way.
1:09:39 People will put it in over the course of several hours, anywhere from three hours to as brief
1:09:47 as 30 minutes is kind of the record that I’ve heard about for 500 milligrams of NAD.
1:09:51 If you put 1,000 milligrams in there, obviously it’s more painful and you have to- Anyway,
1:09:54 there are a bunch of practical considerations.
1:10:00 You feel, now maybe it’s placebo, but one feels quite good afterward.
1:10:06 As soon as the drip is done, you feel better than you did prior to the drip.
1:10:09 How do you feel if you just receive an IV infusion of the same volume?
1:10:13 I’ve done that because I’ve received saline drips.
1:10:15 You also feel pretty good.
1:10:18 It’s hard to disentangle these things.
1:10:23 Typically, they’ll put other things in the bag, glutathione, some vitamin C.
1:10:25 They tend to sell these as kits.
1:10:26 I decided to try it.
1:10:27 It seemed fine.
1:10:28 I did it when traveling.
1:10:29 I don’t know.
1:10:31 Maybe I’m due for another one soon.
1:10:36 For me, the more typical way to try and increase NAD or whatever, because I don’t know what
1:10:40 it’s doing exactly, but I like the effects of taking sublingual NMN.
1:10:48 The single most, let’s say salient to me, anecdotal data on taking sublingual NMN is
1:10:50 that it makes my hair grow really fast.
1:10:54 It makes my nails grow really fast, and I do feel an increase in energy.
1:10:56 I take it first thing in the morning.
1:10:57 What dose?
1:11:01 1.5 grams, 1,500 milligrams.
1:11:06 By the way, if you translate, the doses that they give mice in the studies where they’re
1:11:17 testing the efficacy are typically on the order of 500 to 1,000 milligrams per kilogram.
1:11:24 I’m 100 kilograms.
1:11:29 Picture that the next time you’re giving yourself some NAD or NR.
1:11:34 I’m not even approaching that at all.
1:11:42 It’s clear to me, based on my read of the data, that NR can cross the cell membrane directly.
1:11:43 Very easily.
1:11:45 There’s no obstacle to NR getting into cells.
1:11:51 NMN cannot because of the exorphosphate group, so that if you take it sublingually or you
1:11:56 ingest it orally, it goes into the gut, the phosphate group is cleaved.
1:12:01 Because of that, the argument is that if one were to compare the benefits of taking NR
1:12:07 versus NMN, there are more data to support NR as a precursor to NAD, a more effective
1:12:13 precursor to NAD than orally ingested NMN, but some people will say, “Well, I’ll just
1:12:18 take more NMN than I would NR,” and then this gets into the realm of cost effectiveness.
1:12:26 It starts becoming a battle between commercial sources, and I don’t dispute that NR makes
1:12:33 more sense as a precursor, especially at dosages of 300 to 600 milligrams versus 1,500 milligrams,
1:12:42 but I’ve opted to take sublingual NMN mostly based on cost, NR at the dosages people recommend
1:12:43 is quite expensive.
1:12:49 Imagine you had to take it at the mouse doses, you’d be spending about 300 bucks a day.
1:12:50 It’s not feasible.
1:12:53 It’s just not feasible.
1:12:57 I don’t have a deep desire for my hair to grow faster or my nails to grow faster.
1:13:00 It’s more the increase in energy effect.
1:13:07 Now, I will say that sublingual NMN is also a bit of a laxative, and I say that somewhat
1:13:11 chuckling, but some people say it makes them feel better.
1:13:15 Well, is that because you’re evacuating your bowels a few minutes or hours later and then
1:13:18 you feel less bloated and you have more energy?
1:13:20 That’s very unclear.
1:13:26 I think what has not been done, as far as I know, is to compare orally ingested NR at
1:13:33 say 600 milligrams, a relatively high dose, versus a gram of sublingual NMN and then actually
1:13:36 measure blood levels of NAD.
1:13:40 If that experiment has been done and I’m not aware of it, I’m not aware of it, then forgive
1:13:43 me, maybe someone will put in the show note captions.
1:13:49 But I guess this gets down to the question of how many people are taking oral NR or NMN
1:13:57 or are taking NAD infusions, which by the way are quite expensive, anywhere from $300
1:13:59 to $1,000 a drip.
1:14:01 That’s pretty expensive.
1:14:02 What benefits are they getting?
1:14:04 Like what are they getting out of this?
1:14:05 What are they getting?
1:14:10 Is it an acute increase in NAD that causes them to live a week longer?
1:14:12 We have no idea.
1:14:15 So let’s try to use data to answer the question, right?
1:14:20 So this is exactly the thing that the ITP, the Interventions Testing Program, was designed
1:14:21 to test.
1:14:27 And again, if people are interested in this, they should go back and listen to my two discussions
1:14:32 with Rich Miller, where we go through gory detail of every molecule that has gone through
1:14:33 the ITP.
1:14:40 The ITP is hands down the most rigorous tool we have for testing molecules in anything other
1:14:43 than the species of interest, because we can’t do these experiments in human.
1:14:47 We cannot test lifespan interventions in humans for the obvious reasons.
1:14:49 So what is the next best thing?
1:14:56 Well, it turns out it’s doing it in a non-inbred mouse, in triplicate, in three institutions.
1:14:58 Like you can’t get more rigorous than this.
1:15:06 The ITP has tested probably north of 50 molecules, meaning it has done the same experiment for
1:15:11 50 different molecules, and very few have extended lifespan.
1:15:14 And the notable failure is NR.
1:15:21 NR was tested, and I believe it was tested at a very robust dose, either 500 or 1,000
1:15:25 milligrams per kilogram, and there was no extension of life.
1:15:28 There was no improvement in health span.
1:15:30 There was no change.
1:15:35 Megadose NR, placebo, same result.
1:15:42 Conversely, let’s consider some of the successes of the ITP, rapamycin.
1:15:47 When you give rapamycin, the first time they did it, because they had a hard time formulating
1:15:51 the rapamycin, they weren’t able to start it until the mice were like 21 months old,
1:15:52 which is very old for a mouse.
1:15:55 That’s like a 60-year-old mouse.
1:15:58 And at that point, they almost aborted the experiment, because they were like, “Well,
1:15:59 what’s the point?
1:16:02 Nothing is going to work when you start this late, including caloric restriction, by the
1:16:04 way, although it has worked in one experiment.”
1:16:06 But nevertheless, it worked.
1:16:09 And when you gave rapa that late in life, it still worked.
1:16:12 Then they redid the experiment, and they gave it earlier.
1:16:13 It worked.
1:16:16 Canagaflosin, as I mentioned, which is an SGLT2 inhibitor, it worked.
1:16:23 Acarbose, a drug that inhibits glucose absorption, worked, and interestingly, didn’t require
1:16:24 weight loss.
1:16:29 The thesis behind giving acarbose to the mice was, it’s a caloric restriction mimetic,
1:16:37 a CR mimetic, and it worked, but the treatment mice weren’t any lighter than the non-treatment
1:16:41 mice, which actually goes back to something you said at the very outset, which suggested
1:16:47 that tight glycemic control, independent of weight, is a longevity benefit.
1:16:50 The same was true with the SGLT2 inhibitor, Canagaflosin.
1:16:54 SGLT2 inhibitors cause you to pee out more glucose.
1:16:56 Acarbose prevents you from adsorbating in your gut.
1:17:00 So two different ways to regulate glucose, neither of those experiments resulted in a
1:17:04 lower body weight for the mice, and yet they both lived longer.
1:17:08 Again, there’s something very important about regulating blood glucose.
1:17:17 The other thing that worked is 17-alpha-estradiol, and it only worked in male mice, suggesting
1:17:22 that, well, we can come back to that, it’s more than we want to get into at the moment.
1:17:29 But the point here is there are very few molecules that have withstood the scrutiny of the ITP.
1:17:31 It’s a high bar, metformin failed, by the way.
1:17:36 And the ITP is specifically for offsetting aging.
1:17:40 It is lifespan, but it also looks at some measures of health span, but it’s primarily,
1:17:43 it is the gold standard for lifespan.
1:17:48 Because my understanding is that there are some studies that have explored the role of
1:17:55 supplemented NR, maybe NMN as well, but certainly supplemented NR, for sake of lowering inflammation
1:18:03 to offset some of the negative effects of time zone shift, alcohol, I have a few others
1:18:05 listed here, over nutrition.
1:18:06 Yeah.
1:18:07 So let’s talk about that.
1:18:14 So in 20, I don’t remember what year it was, it was somewhat recent, a study was published
1:18:18 looking at NR with something called terastilbine.
1:18:24 So terastilbine is believed to be a sirtuin activator, like resveratrol.
1:18:30 So commercially available product called basis, and it was tested, there was a three-arm study
1:18:33 in humans, roughly 30 people per arm.
1:18:35 So decent-sized study, right?
1:18:36 This is a big study.
1:18:40 Like 100 people, more or less, with fatty liver disease.
1:18:45 Now this was documented with an MRI of the liver.
1:18:52 So they’re looking at hepatic fat in the liver by MR.
1:18:59 And using this type of MRI, if your hepatic fat index is over 5%, that’s a high enough
1:19:04 degree of what’s called steatotosis, that you have fatty liver disease.
1:19:10 Now of course, this is not a digital thing, it’s an analog, right?
1:19:14 There’s a spectrum to this, so you start with just fat accumulating in the liver, but as
1:19:19 more and more fat accumulates, you start to get inflammation that results in scarring
1:19:22 and fibrosis, and ultimately you would get to cirrhosis.
1:19:28 So just keep in back your mind, the threshold at which we would say you’re in the danger
1:19:30 zone is once you hit 5%.
1:19:38 So this study randomized people to either a placebo or a regular dose of this product
1:19:39 or a double dose of the product.
1:19:41 And I can’t remember exactly how much is in the product.
1:19:44 I think it’s either 250 or 500.
1:19:47 So then that would be what the regular group got of NR, and then the other group was getting
1:19:48 2X that.
1:19:55 So it’s either 250 and 500 or 500 and 1,000, I don’t recall.
1:19:59 They also looked at something called the, they looked at many things, right?
1:20:05 So they looked at all sorts of biomarkers, and the primary outcome for this study was
1:20:11 did you see a reduction of this hepatic fat via the MRI?
1:20:12 So what happened?
1:20:16 So they did the study, and lo and behold, there was no difference.
1:20:18 There was no difference in anything, okay?
1:20:24 So at high dose, at low dose, there was no difference in how much hepatic fat you had
1:20:25 at the end of the study.
1:20:27 There was no difference in body weight.
1:20:29 There was no difference in inflammatory markers.
1:20:34 There was no difference in glycemic markers, glucose levels, liver function tests, any
1:20:36 of those things.
1:20:39 So in that sense, it was a null study.
1:20:45 But they did one sub-analysis, which again, you have to be very careful of because a sub-analysis
1:20:51 is not a primary outcome, but it’s kind of a way to go and parse the data.
1:20:59 And they did find one statistically significant finding, which was if you limited the analysis
1:21:07 to people who had a hepatic fat score below 27%, remember I said once you’re above 5%,
1:21:14 you have fatty liver disease, well, they had people anywhere from 10% to 40%.
1:21:21 And if they looked at people who were below 27%, in the low dose group, there was a statistically
1:21:26 significant reduction in liver fat.
1:21:28 If it sounds like I’m machinating, I am.
1:21:30 Let me say it again.
1:21:37 If you limited the analysis to people who had below 27% on this hepatic fat index, the
1:21:40 people who got the full dose had no difference.
1:21:45 They averaged 20% at the beginning of the trial and 19% at the end, no statistically
1:21:46 significant difference.
1:21:51 The placebo group averaged 20% at the beginning, 20% at the end.
1:21:57 But the single dose of the drug went from 20% to 15%, which was statistically significant.
1:22:02 It’s not clear that that’s clinically significant, which is a pretty consistent theme in this
1:22:04 type of research.
1:22:08 Never confuse statistical significance with clinical significance.
1:22:22 If your blood pressure is 160 over 100, and I give you a drug that lowers it to 157/97,
1:22:27 that could be statistically significant if the variance is small enough between people
1:22:28 in the study.
1:22:30 It has no clinical significance.
1:22:32 I haven’t changed the course of your life.
1:22:40 So again, that to me is one of the two big findings that people point to to say, “Ah-ha,
1:22:44 there was some benefit in fatty liver disease with this.”
1:22:48 But again, when you read the fine print, which I just vomited out to you, I don’t think anybody
1:22:53 is looking at that going, “Oh, we just found the solution to Nathaldee.”
1:22:58 The second study that people point to a lot was 2021 or 2022.
1:23:04 This came out of a group at WashU, I believe, and they looked at NMN, and they looked at
1:23:06 glucose disposal.
1:23:11 So in this study, they asked the question, “We’re going to take two groups of people.
1:23:15 You’re going to get a placebo for a period of time, or you’re going to get NMN for a
1:23:23 period of time, and we’re going to then do what’s called a type of glucose challenge,
1:23:29 where we look at how well you dispose of glucose with and without insulin infusion.”
1:23:38 And in the placebo group, you would look at pre and post placebo treatment.
1:23:42 Was there a difference in glucose disposal with no insulin?
1:23:43 No.
1:23:46 What about with insulin, where you would expect to see much more glucose disposal?
1:23:47 No difference.
1:23:52 But when you did that with the NMN group, there was a statistically significant increase
1:23:57 in glucose disposal with insulin infusion, but it was quite small.
1:24:00 In other words, it was clinically very insignificant.
1:24:05 And just to sort of figure out how insignificant it was, I went back and actually looked at
1:24:10 some of the red light data, because there’s an interesting study that shines red light
1:24:13 on a person’s back and then does an oral glucose tolerance test.
1:24:14 Oh, yeah.
1:24:17 Yeah, and you can actually reduce, like, post-prandial glucose by 8%.
1:24:19 Is that meaningful?
1:24:20 Not really.
1:24:24 I mean, not in this patient population, because these people were all prediabetic, and they
1:24:25 had very high glucose.
1:24:28 So it was against another example of something that was statistically significant, but not
1:24:30 clinically significant.
1:24:32 And the same thing was true in this study, right?
1:24:38 But again, people would probably point to these two studies, because they’re inhumans,
1:24:42 and you had this one, if you squint and look really hard and take a subset, subset of the
1:24:51 analysis on this one measurement, we saw a responsive hepatic fat going from 20% to 15%,
1:24:54 which is still 3x above the threshold to hepatic liver disease.
1:24:59 And in this other study, you had this very, very modest reduction, excuse me, increase
1:25:01 in glucose disposal.
1:25:08 But I mean, there’s a saying in my sort of mind, Andrew, which is, if you have to resort
1:25:12 to really interesting statistical machinations to see something, there probably isn’t something
1:25:14 very interesting there.
1:25:15 Right.
1:25:16 Right.
1:25:17 I totally agree.
1:25:22 And I think, you know, at this point, I’m questioning whether or not I’m wasting my money taking
1:25:23 NMN or NR.
1:25:24 Well, let me tell you one positive thing about this.
1:25:32 The reason I take NR is really for these anti-inflammation reported, purported effects.
1:25:37 I just want to pay a little bit of attention to the whole commercial battle around this,
1:25:38 because I think it’s relevant.
1:25:46 I mean, I think right now, as far as I know, the FDA has essentially said that NMN should
1:25:50 not be sold as a supplement, but it is still being sold as a supplement.
1:25:57 So there’s a little bit of ignoring of the FDA’s request.
1:26:00 NR, as far as I know, is authorized for sale as a supplement.
1:26:01 Yeah.
1:26:03 So it’s generally regarded as safe.
1:26:08 It has an FDA designation of “grass,” which means it is not regulated.
1:26:10 Generally recognized as safe.
1:26:11 Right.
1:26:14 And so that means anybody can sell it.
1:26:16 The FDA will have no oversight.
1:26:20 They’re not telling you whether — they’re not going to put a stamp on it that says what
1:26:23 they’re selling is what it is.
1:26:29 And you can’t make a claim about it that isn’t validated by some sort of study.
1:26:35 So honestly, I think the whole NMN and our debate is irrelevant.
1:26:37 I think it’s just a commercial debate.
1:26:42 I think it’s literally just posturing about how can I carve out a different market?
1:26:46 I don’t think there’s a scientific reason to favor one over the other.
1:26:52 Well, you just answered the question I was going to ask, but I suppose the question therefore
1:26:57 becomes, is there any benefit to taking either of them for the sake of lifespan?
1:27:00 There’s one benefit I could find.
1:27:02 There’s one benefit I could find that I think is genuine.
1:27:07 There are a few other really insignificant ones that fall into the category of goofy
1:27:10 studies that cherry pick by data mining.
1:27:15 So there’s studies that gave people NMN and looked at a shotgun approach of many different
1:27:16 things.
1:27:19 Like, did it change LDL cholesterol, HDL cholesterol, triglycerides?
1:27:23 And the answer is, oh, look, there’s a small decrease, but it was totally insignificant
1:27:28 clinically, even if statistically significant, and oh, it increased your six-minute walking
1:27:29 test or whatever.
1:27:34 And it’s like a six-minute walk test or whatever in people who were in their 20s is irrelevant.
1:27:37 It had no change in VO2 max.
1:27:41 It had no change in any meaningful metric of performance.
1:27:47 One test, one study I could find that actually had what looked like a signal to me.
1:27:54 And it was a study that looked at skin cancer rates with, and I can’t remember if it was
1:28:00 NR or NMN, but honestly, I don’t think it matters because I think they’re basically equivalent.
1:28:01 One’s just got a phosphate group on there.
1:28:07 You might need to take a little bit more of the NMN versus NR, or maybe a lot more, who
1:28:11 knows, in order to get the same increase in NAD is my understanding.
1:28:17 So this one study found somewhere between a 60% and 80% reduction in basal cell and squamous
1:28:18 cell carcinomas.
1:28:20 Now I found no difference in melanomas.
1:28:24 So again, you know this because you just did a podcast on this.
1:28:28 Melanoma is the skin cancer that kills you, but that’s not to say that squamous cell and
1:28:30 basal cell carcinomas aren’t problematic.
1:28:34 They can be very deforming.
1:28:37 They can require pretty aggressive surgeries to address them.
1:28:42 And so if indeed there is something that can reduce the risk of basal and squamous cell
1:28:45 carcinomas, that may be a rationale for taking it.
1:28:49 And I should say that basal and squamous cell carcinomas are very, very common.
1:28:54 They are very common and they are very clearly associated with sun exposure in a way that
1:28:58 even melanoma is more complicated and has a genetic component and there are other things
1:28:59 going on.
1:29:03 But squamous and basal cell carcinoma are very clearly related to sun exposure.
1:29:04 As you said, they’re quite common.
1:29:09 And so, you know, personally, that’s an experiment I would like to see repeated.
1:29:17 Because if indeed NR and/or NMN reduce the risk that significantly of squamous cell and
1:29:22 basal cell carcinomas, I think you could make a case that if you’re an individual who’s
1:29:24 at risk for those things, clearly I’m not, right?
1:29:26 Like I’ve never had a sunburn in my life.
1:29:28 I mean, I don’t work outside.
1:29:32 So it’s like, it wouldn’t matter to me, but there are a lot of people for whom either their
1:29:39 skin color makes them more susceptible or their pastimes or frankly, their line of work makes
1:29:40 them more susceptible.
1:29:43 You know, maybe there is a case to be made for it there.
1:29:48 If you could literally take 60% to 80% of your risk away on squamous or basal cell carcinoma,
1:29:49 that couldn’t matter.
1:29:54 And by the way, I don’t know if this is true, but you may recall at the outset, I said that
1:29:59 when you look at all the tissues in the body where we see a reduction in NAD, do you remember
1:30:02 what had the biggest reduction was skin?
1:30:07 So there’s a part of me that wonders like, is the reason that the only place we see
1:30:14 a really good signal potentially for NR and NMN supplementation is in a skin cancer, although
1:30:17 it’s not melanoma, which is the one we’d really want to see.
1:30:19 I mean, if this reduced the risk of melanoma, I would take it, right?
1:30:24 Because even though I’m dark skinned, I’m still susceptible to melanoma.
1:30:27 So I just wonder, that could be true, true and unrelated, but that’s the first thought
1:30:31 that crossed my mind when I came across that literature was, hmm, I wonder if the enormous
1:30:37 reduction in tissue NAD in this particular tissue explains why maybe there is a benefit
1:30:38 to it.
1:30:44 Assuming somebody is averse to feeling like they have an elephant stepping on their chest
1:30:52 and they’re going to pay $750 for it, AKA an NAD infusion once a week.
1:30:56 And look, people may opt to do that, people with a disposable income could do that, drip
1:31:01 it in slower, not feel nauseous, increase NAD with the hope, hope, hope that maybe it’s
1:31:03 going to extend your life.
1:31:08 Most people considering supplementation to augment the NAD pathway are going to default
1:31:11 to either taking NR or taking NMN.
1:31:17 By the way, just going back to the group that have decided that $1,000 for an NAD infusion
1:31:22 and dripping it in over two hours is a good use of their time, what do you think would
1:31:28 be the improvement in their lifespan if they spent that two hours exercising?
1:31:29 Significantly greater.
1:31:30 Interesting.
1:31:34 And less expensive, but yeah.
1:31:40 You could also wait train for the first hour and then enjoy some food afterwards.
1:31:45 Lane Norton taught me that there are data showing that exercise and particular resistance
1:31:50 training improves the rewarding properties of food, makes food taste better, which we’ve
1:31:52 all kind of intuitively experienced.
1:31:56 So you spend the first hour working out, second hour eating.
1:32:01 If you had an extra two hours a week to choose between paying $1,000 or $700 for an NAD infusion
1:32:09 or lift weights for an hour, go for a half an hour walk and listen to your favorite podcast
1:32:13 like the Huberman Lab and then eat a meal for half an hour, I can just think of so many
1:32:17 better ways to spend time and money.
1:32:19 But anyway, let’s not digress.
1:32:28 Okay, well, I’m going to pull a little bit from marketing text here, but I trust these.
1:32:29 Showing.
1:32:30 Really?
1:32:31 Yeah.
1:32:32 Yeah, I do.
1:32:35 Because they have citations to support them and we can include the citations.
1:32:41 These are not, I can say these are not linchpin arguments for doing one thing or the other,
1:32:47 but we already established that NR and NMN are quite similar except for the presence of
1:32:50 a phosphate group on NR that gets cleaved off.
1:32:55 So again, you might have a slight dose issue, but at the end of the day, you’re giving NR,
1:32:58 NR is freely taken up into cells, it turns into NAD.
1:33:03 So this is all a big sort of shell game of how do you get NAD up.
1:33:10 And again, I think we’ve established and we can agree that there is an increase in NAD
1:33:17 at least in the blood and probably in the liver when you take exogenous NAD or a precursor.
1:33:18 Or NR.
1:33:19 Yeah.
1:33:20 Yeah.
1:33:21 Okay.
1:33:22 Great.
1:33:24 Well, then you took the words right out of the data I was going to refer to.
1:33:28 Because I asked a few folks that helped develop some of the NR supplements, like what are
1:33:34 the data that support the use of NR for increasing NAD and they say NR can cross the cell membrane
1:33:35 directly.
1:33:36 NMN cannot.
1:33:37 Okay.
1:33:38 But you can just cleave the phosphate group.
1:33:39 Exactly.
1:33:47 NR, they claim, I’m not, this is not my claim, but they claim that NR is “25% more effective
1:33:50 than NMN in raising whole blood NAD levels.”
1:33:51 But I’m guessing that’s.
1:33:52 That’s probably goes to dose.
1:33:53 Milligram for milligram.
1:33:54 Exactly.
1:33:55 Right.
1:33:56 Okay.
1:33:57 So then you just adjust the milligram dosage a little bit and so on.
1:34:03 What’s entirely unclear is what raising blood NAD translates to in terms of getting
1:34:05 more NAD into cells.
1:34:06 I don’t know that.
1:34:09 Specifically, cells like skeletal muscles, right?
1:34:13 I think based on Josh Rabinowitz’s work, I also had Josh Rabinowitz on the podcast
1:34:20 to talk about this and I trust Josh on this much more than I would trust any marketing
1:34:23 material because he doesn’t have a dog in this fight, right?
1:34:26 He just, you know, he just does the work.
1:34:31 And what Josh’s research showed, which is basically NAD flux research, has demonstrated
1:34:38 that look, the liver is probably the place of greatest uptake in addition to blood.
1:34:40 And that’s about all we know.
1:34:46 Like it’s not clear how much of this is getting into other cells.
1:34:51 So I mean, that’s, the rest of it is just, you know, I think rearranging deck chairs
1:34:55 on a Titanic as far as like, how much does it really matter?
1:34:59 And again, I don’t even think it’s worth arguing about whether NMN or NR is more bioavailable
1:35:03 because to your point, you can sort of adjust the dose and I trust that whatever you’re
1:35:08 taking NR or NMN, you are getting some NR into the cells and that’s being converted
1:35:09 to NAD.
1:35:13 But we still keep coming back to the jugular question, does that matter?
1:35:19 Does increasing intracellular NAD matter when the system is so tightly regulated?
1:35:23 So I think what you see is a lot of marketing material that tries to make the case that
1:35:24 you can do it.
1:35:25 Great.
1:35:26 I’ll grant you that you can do it.
1:35:28 Does it matter?
1:35:29 Does it matter in lifespan?
1:35:33 The answer appears to be unambiguously no at this point.
1:35:34 Does it matter in health span?
1:35:36 I think that’s what we’re discussing.
1:35:41 There’s something so sticky about the longevity field.
1:35:45 Just so sticky about this idea that one could take something and extend lifespan and people
1:35:48 don’t want to be in the control group.
1:35:51 So they’re willing to invest a significant amount of money to do it.
1:35:55 Well, I mean, I think the bigger issue is like, you can’t do the longevity experiment
1:36:00 in humans and I’m sure that these companies that sell this and I honestly, I don’t follow
1:36:01 the space.
1:36:02 I don’t know how many of these companies there are out there.
1:36:09 I can name two because five years ago, which was the last time I really dug into this,
1:36:12 I knew who the two dominant players were.
1:36:15 For all I know, there could be 20 companies today that are selling NR and NMN.
1:36:24 They’re probably about 30 to 50 prior to this FDA ruling, which is kind of an interesting
1:36:27 situation in its own right.
1:36:35 What happened there was the supplement NMN suddenly the FDA decided that it should not
1:36:44 be sold over the counter anymore because there was a clinical trial initiated on NMN, which
1:36:51 essentially makes NMN a drug for clinical testing and thereby can’t be classified as
1:36:53 a supplement any longer.
1:36:55 That was the rationale as I understood it.
1:36:58 But as with things like an acetylcystine.
1:37:01 That was more of a lobbying effort though, I think.
1:37:03 I don’t think actually that was a scientific decision.
1:37:08 I think that was more of a lobbying decision from a market protection, from an IP protection
1:37:09 standpoint.
1:37:14 This had happened prior for an acetylcystine, NAC, which some people take, it’s a mucolytic.
1:37:17 It’s actually a great decongestant.
1:37:22 If you’re congested and it increases glutathione, that’s my understanding.
1:37:24 I believe somebody checked me on this.
1:37:27 Does it decrease or increase glutathione?
1:37:28 Increases glutathione.
1:37:29 It’s my understanding.
1:37:32 If I have that wrong, someone will tell me quickly in the comments.
1:37:36 My understanding is that in Europe, NAC might even be available by prescription.
1:37:41 In the US, you can still buy it over the counter, but a few years back, the FDA said, “Nope,
1:37:47 can’t sell NAC any longer,” and there was a pushback lobby to keep it on the market
1:37:50 and you can still buy it on Amazon.
1:37:56 The same thing has more or less happened with NMN and certainly with NR, although NR was
1:38:00 never in question in terms of whether or not it should be sold as a supplement or not,
1:38:04 because as far as I know, there’s no clinical trial on NR, at least not currently.
1:38:08 There’s a clinical trial on NMN, which classifies it as an experimental drug, and therefore
1:38:12 the FDA said, “Nope, you can’t sell it as a supplement.”
1:38:17 A few companies, major companies, pulled NMN from the market in the US.
1:38:22 Many smaller companies just watched and waited and continued to sell it, and I checked prior
1:38:26 to the beginning of this episode, and you can still buy it online.
1:38:30 But of course, a lot of what we’re saying today is, “Why would you?”
1:38:36 We’re not really coming up with strong arguments for taking NMN, at least not in today’s discussion.
1:38:37 Yeah.
1:38:42 Again, I think the strongest argument I could make based on the data would be potentially
1:38:49 on the basal cell and squamous cell carcinoma risk reduction, if indeed those results are
1:38:50 reproducible.
1:38:53 Again, that would be justification.
1:38:57 Again, for the right individual, wouldn’t be a justification for me, might be a justification
1:38:59 for somebody.
1:39:06 But really the rest of it is why do you need to do experiments on this if you’re selling
1:39:10 a supplement when you don’t need to make claims to sell a supplement?
1:39:16 If it’s a drug, you have to have an indication, can’t sell a drug without rigorous trials
1:39:19 that demonstrate both safety and efficacy.
1:39:24 I do think it’s pretty safe to say that I do think NR and NMN are probably safe.
1:39:30 There has been some voice around the idea that NR could increase the risk of cancer.
1:39:31 Right.
1:39:36 And the experts in this area, like Charles Brenner, have pushed back hard on that, arguing
1:39:40 that the studies were not done well, is that I recall?
1:39:42 I think that’s probably fair.
1:39:48 I don’t think there’s been a well done study in this entire field, is part of the problem.
1:39:55 That’s probably too harsh a statement, but this is not a field that’s necessarily lending
1:40:00 itself to the rigor that you would in pharmacotherapy.
1:40:04 You mentioned Charles Brenner, like I think Charles does good work.
1:40:06 And he works on many things, not just this.
1:40:07 Yeah.
1:40:11 By the way, I don’t hear Charles out there saying that NR increases lifespan.
1:40:12 No.
1:40:18 In fact, I don’t want to quote him at all, but I think he would argue that Sertuins NR
1:40:25 and NMN should not logically or practically be linked to efforts to extend lifespan, but
1:40:34 that there are some interesting positive effects of augmenting NR as a means to increase NAD
1:40:38 for sake of anti-inflammation and some of these other effects that we’ve been discussing.
1:40:39 Yeah.
1:40:42 That’s my understanding of his position as well, is that I think he firmly agrees with
1:40:51 what I laid down at the outset of this, which is there is no meaningful logical connection
1:40:57 between the relationship of Sertuins, caloric restriction and NR.
1:41:01 That’s just a shell game that is empty.
1:41:02 And you’re right.
1:41:09 I think part of the reason why I think there’s much better research going on with rapamycin
1:41:13 is that there’s really no commercial interest in rapamycin, like nobody’s going to make
1:41:15 money selling rapamycin.
1:41:16 Because it’s so cheap.
1:41:17 Well, yeah.
1:41:19 And it’s actually not cheap, but it’s a drug that is off-patent.
1:41:20 Oh, okay.
1:41:23 So, this is a drug that was approved by the FDA 25 years ago.
1:41:26 So, generic forms are inexpensive enough that no drug.
1:41:27 Believe it or not, they’re not.
1:41:29 This is the irony of it, is generic.
1:41:37 So, rapamune is the brand drug that was initially approved in 1999.
1:41:42 And today, if you go and buy rapamycin, you’re going to not buy rapamune, you’re going to
1:41:47 probably buy generic serolamus or rapamycin.
1:41:48 And yet, it’s surprisingly quite expensive.
1:41:52 Now, it’s not enormously expensive because you’re not taking much of it, but it’s about
1:41:56 five bucks a milligram.
1:41:57 That’s pretty expensive.
1:42:00 If you’re taking eight milligrams a week, that’s 40 bucks a week is probably what I
1:42:02 spend on rapamycin.
1:42:07 That ain’t cheap relative to, and it’s cheaper than some things I take, but it’s not cheap.
1:42:12 But the point is, nobody has a commercial interest in rapamycin.
1:42:14 It’s sort of an irrelevant drug.
1:42:17 But the interest is scientific.
1:42:22 And the commercial interest is in what we call rapalogs, which are analogs of rapamycin
1:42:28 that are being investigated by a number of companies to look at new indications.
1:42:30 For example, immunity, immune function.
1:42:35 So rapamycin, historically, is thought of as an immune suppressant because that’s the
1:42:42 context in which it was approved for patients undergoing organ transplantation.
1:42:49 But I think Joan Manek and Lloyd Klickstein, when they published that paper in 2014 using
1:42:57 Evarolimus, where they took a group of 65-year-olds and randomized them to either a placebo or
1:43:04 different doses and dosing schedules of Evarolimus, found an enhanced immunity in response to an
1:43:08 influenza vaccine, which again, for me, that was the turning point.
1:43:13 That’s when rapamycin went from something that was interesting based on the first ITP
1:43:18 in 2009 to maybe we should be taking this in 2014.
1:43:25 So between 2009 and 2014, I was kind of looking at the curiosity of rapamycin and saying,
1:43:27 “Well, cool that it worked in mice.
1:43:31 I don’t think humans should ever consider this to that study,” which was like, “Wait
1:43:32 a minute.
1:43:33 Something’s different.
1:43:38 If you take rapamycin as a human at least every day, it seems to suppress your immune
1:43:39 system.
1:43:45 But if you just pulse it once a week as they did in that study, it seems to improve immune
1:43:48 function, which again means it’s an immune modulator.
1:43:49 You can go up or down on the immune system.”
1:43:53 That was really the hypothesis that emerged from that experiment.
1:44:00 And so now the question is, could you design drugs that are more specific to M4 complex
1:44:05 1, which rapamycin is not, but you can get around that by dosing it intermittently?
1:44:12 And then of course, is it a drug that has efficacy in terms of other things that can
1:44:14 be tested in humans that are not longevity?
1:44:16 Because you can’t test lifespan in humans, obviously.
1:44:17 Right.
1:44:18 50, right?
1:44:19 50 years old.
1:44:20 51.
1:44:21 51.
1:44:25 You seem to be vigorous, but you take great care of yourself.
1:44:29 How much do you think taking rapamycin, for how many years have you been taking it?
1:44:31 Six.
1:44:35 Has contributed to your current state or vigor?
1:44:37 Zero idea.
1:44:44 This is my opportunity to ask about your belief or lack of belief in biological aging tests.
1:44:50 Because if somebody is going to experiment with any or all of these things, they may
1:44:54 want to evaluate whether or not their biological age is changing.
1:44:57 And there are a number of these tests available.
1:44:58 And people love this stuff.
1:44:59 Love them.
1:45:00 They love them.
1:45:03 I mean, who wouldn’t want to see that they are 51 years old, but their biological age
1:45:04 is 37?
1:45:07 I just did a movement test the other day.
1:45:13 So it’s a very fancy camera system where it’s got a million cameras on you and you go through
1:45:14 this whole exercise.
1:45:16 How high can you jump?
1:45:17 How far can you throw?
1:45:18 It was awesome.
1:45:20 And then it gives you a movement age.
1:45:23 Andrew, I was 22.
1:45:24 I believe it.
1:45:28 I mean, I should feel amazing.
1:45:30 Do you actually think I move like a 22-year-old?
1:45:32 I mean, are you freaking kidding me?
1:45:37 I bet you if I went and did that again tomorrow, I’d come back at 31 or something.
1:45:42 There is so much nonsense in this type of testing.
1:45:49 It is just, you know, look, there’s probably something to be said if I do that and I come
1:45:52 out at 22 as I did versus 92.
1:45:59 I would grant you that if you took 150-year-olds and you put them through a movement test,
1:46:02 the ones that really, really are struggling will come out older.
1:46:05 And the ones that really, really are doing great are going to come out younger.
1:46:06 So great.
1:46:07 I guess it’s nice.
1:46:09 I guess I move reasonably well for a 51-year-old.
1:46:14 But it’s simply impossible to believe that I can do today what I could do when I was
1:46:18 22 with respect to movement and strength and power, which is what that was assessing.
1:46:21 You’re doing a lot of jumping, single leg jump here, do all this kind of stuff, balance
1:46:24 testing, all sorts of things.
1:46:29 And I guess I would say the gold standard for any of these biologic aging tests has to
1:46:32 be the following.
1:46:38 What is a better predictor of remaining years of life?
1:46:40 Biologic age or biologic age?
1:46:43 That’s to me the most important standard.
1:46:45 So how old are you chronologically?
1:46:50 I turned 49 in six weeks.
1:46:55 So I’m sure your listeners will not like to hear this because they would probably hope
1:46:57 and believe that you are immortal.
1:47:02 But some might want to hear that I’m going to be taken out soon.
1:47:07 But let’s just grant your mortality as a given.
1:47:13 Based just on your chronologic age, an actuary would come up with a pretty decent prediction
1:47:15 of how long you’re going to live.
1:47:19 Now I would argue that that’s a crude assumption because it doesn’t take into account the
1:47:23 fact that you’re metabolically healthy, that you do all of the things that you do.
1:47:31 But just based on the fact that you are a man who is 49 years old and who doesn’t smoke,
1:47:38 those three things would give me, if I were an actuary, a very good prediction of your
1:47:39 life expectancy.
1:47:42 And because I’m not an actuary, I don’t know the exact number.
1:47:48 But my guess is it would be predicted at this point at another 37 years.
1:47:49 Okay.
1:47:52 Well, I bought that chart my life in weeks.
1:47:53 Yes.
1:47:57 In fact, I bought two of them for reasons that are uninteresting.
1:48:02 But I’ve watched that chart, Phil.
1:48:09 Not quite what you predicted, but I put my estimated lifespan to be 95.
1:48:10 Great.
1:48:11 That’s fine.
1:48:17 And then I have little lines on the side of how much vigor I felt from, and just overall
1:48:24 wellness, completely subjective of zero being completely cratered near death to 10, like
1:48:25 as best I’ve ever felt.
1:48:27 But you do that, you make that note every how often.
1:48:28 Okay.
1:48:32 So what I did is from 10 to 15, I felt blank.
1:48:39 And then in my 20s, I actually didn’t feel so great because I was working 80 hour weeks
1:48:40 commonly.
1:48:44 You can ask my former lab technicians, I was just talking to Feng Wen recently.
1:48:49 I mean, I used to work to collapse, not healthy, 80 hour a week, maybe 100 hours occasionally,
1:48:54 maybe 70, maybe back to 40, but just too much work, not enough sleep, nutrition, not great,
1:49:00 just not doing the right things, but just gave my 20s to being in lab, basically.
1:49:03 And a lot of my 30s as well.
1:49:12 So I would say from 40 to 45, my vigor was higher than in my 30s.
1:49:18 And then now I track, I would say about every two months, I’ll start filling in that line.
1:49:23 And it’s adjusted for by stressors and adjusted for by positive things in life.
1:49:28 And the goal for me is to figure out what are the behavioral tools and other things I can
1:49:34 do or take that are going to keep the vigor as high as possible, vigor, well-being, internal
1:49:37 peace, et cetera, all of that combined, kind of what I’m calling wellness in this very
1:49:46 subjective measure, as high as possible as I transition to my 50s, my 60s, 70s, and 80s.
1:49:50 And I’m guessing that I’m going to have to do many more things in my 80s and 90s in order
1:49:57 to maintain a similar, hopefully, level of vigor and well-being than I do now.
1:49:59 And the question is, will I be able to?
1:50:00 Yeah, maybe.
1:50:01 Maybe.
1:50:06 I might take a slightly different angle on that.
1:50:09 But let me go back and make one point, and then we’ll come back to this point, which is
1:50:10 actually really interesting.
1:50:11 Yeah.
1:50:12 Because I think the chart is great.
1:50:20 I think the chart, more than any supplement for longevity, gives you a, or gives one a
1:50:23 visual perspective of where they sit in this long arc.
1:50:31 And I don’t think the brain is very good at anchoring us to the notion that we are mortal.
1:50:35 Because if we think about that for even a few moments too long, it makes us anxious.
1:50:39 And I think we are very good at avoiding that reality.
1:50:40 Yeah.
1:50:46 Well, it’s, as you said, it’s very difficult to contemplate finitude.
1:50:49 So I actually want to talk about that because I think it’s so interesting.
1:50:52 But I just want to make this point about the actuarial point.
1:50:57 So let’s just say, actuarially, your expectation is 40 years more at this point.
1:51:00 Because you’re 49, you’re a male, and you don’t smoke.
1:51:06 So we believe you have somewhere between 35 and 40 more years of life predicted on the
1:51:08 basis of your biologic age.
1:51:09 That’s it?
1:51:10 That’s all I got?
1:51:11 Yeah.
1:51:12 You’re going to live to, whatever, 88 to 91 or something.
1:51:13 I’m making that up.
1:51:14 But that’s like, okay.
1:51:16 I better get cracking on some stuff.
1:51:21 So now let’s pretend you went and did a biologic age test.
1:51:23 Okay.
1:51:24 So let’s say you did that.
1:51:30 And let’s say it came back and said you’re 25.
1:51:37 So if I had a 25 year old male, non-smoker in front of me, what’s his life expectancy?
1:51:43 Well, it’s about 60 to 65 years.
1:51:49 Does that mean that you, Andrew, have 60 to 65 more years of life based on a fact that
1:51:52 your biologic clock says you’re 25?
1:51:53 Do you believe that?
1:51:54 No, no way.
1:51:56 No, of course not.
1:52:03 Now, this would be an easy thing to test, not in humans, but you could do it in mice, right?
1:52:06 Interesting that to my knowledge, that experiment hasn’t been done.
1:52:13 So right out of the gate, when I look at people talking about their biologic age, you know,
1:52:20 “Well, I’m actually 60 years old, you know, chronologically, but my biologic age is 35,”
1:52:23 my response is, “Who cares, truthfully?”
1:52:25 Like, is that a good thing?
1:52:26 Yes, probably.
1:52:36 But is it tangibly, measurably meaningful to have a biologic age of 35 versus 40 versus
1:52:38 30 if you’re 60?
1:52:44 I think we’re applying a very false level of precision to something that might only
1:52:46 need to be directionally true.
1:52:52 Secondly, we don’t really yet understand the biologic noise in that measurement, right?
1:52:56 So there are lots of things that we measure that are really noisy.
1:53:06 So if I measured your, I don’t know, let’s think of something that’s very biologically
1:53:07 noisy.
1:53:08 Your triglyceride level.
1:53:14 Your triglycerides are pretty noisy unless I do something very important, which is standardize
1:53:17 it by how long it’s been since your last meal.
1:53:23 Like if you ask me right now what my trigs are, I have no earthly idea because, you know,
1:53:27 I probably ate three hours ago, like, and I don’t even remember what I ate, how much
1:53:30 fat was in it, how much carbohydrate was in it, I have no idea.
1:53:36 So the only way you could really get a triglyceride measurement and put any weight to it is if
1:53:41 you’ve been fasting for eight to 12 hours, then we can at least say, hey, a triglyceride
1:53:46 level of 50 milligrams per deciliter is excellent, or is a triglyceride level of 120 milligrams
1:53:47 per deciliter is lousy.
1:53:51 But if you’ve measured my trigs today, and they were, meaning at this moment, and they
1:53:57 were 150, that could be totally reasonable, even though at fasting levels, I’m at 50.
1:54:02 So we know that because we know exactly what goes into the triglyceride measurement.
1:54:06 But when you look at a biologic clock that takes into account your glucose level, your
1:54:12 vitamin D level, your epigenetic marker here or there, those are very noisy things.
1:54:17 So how do I know when I measure it in you now versus when I measure it in you a year
1:54:19 from now, I captured you in the exact same space?
1:54:22 I mean, I don’t.
1:54:27 So it’s for that reason that I just have a very hard time putting any stock in this.
1:54:32 Now, does that mean that in the future we won’t find some benefit in this?
1:54:34 I think we probably will.
1:54:39 I do think of all the things that go into it, probably the epigenetic part of it would
1:54:41 be the most interesting.
1:54:46 But again, what most people don’t understand is sort of a dirty little secret is how difficult
1:54:50 it is to measure the, and to sequence the epigenome, right?
1:54:55 So to my knowledge, none of the companies that are doing this, I may be incorrect on
1:54:56 this by the way.
1:55:01 Last time I looked, which was about a year ago, not a single company was correctly sequencing
1:55:03 the epigenome on these things.
1:55:08 So they were not able to accurately say, they were giving you an average representation
1:55:13 of your methylation, but they weren’t going base pair by base pair and actually sequencing
1:55:16 this the way we would sequence the genome.
1:55:22 So again, it’s so much noise in this system, and I just think it creates a little bit of
1:55:24 a distraction for people truthfully.
1:55:32 Do you avoid going through the non, let’s just say the non-traditional scanner at the
1:55:35 airport, the one that might use higher levels of radiation?
1:55:36 No.
1:55:38 Do you think about how many flights you take as a source of radiation?
1:55:39 No.
1:55:40 Let’s just keep this all in context.
1:55:47 So the NRC recommends that a human being, or at least an American, should expose themselves
1:55:52 to less than 50 millisieverts of radiation a year.
1:55:54 Okay, so that number doesn’t mean anything to somebody.
1:55:56 So let me give people a sense of what that means.
1:56:00 So how many millisieverts of radiation do you and I receive?
1:56:02 Because we both live at sea level.
1:56:08 So just ambient radiation living at sea level is one millisievert a year.
1:56:12 Okay, so we just chewed up 2% of our annual allocation.
1:56:18 What if you moved to Colorado, now you’re a mile up, that increases you from one to
1:56:22 two millisieverts a year, okay.
1:56:29 What if you had a CT scan of your chest, a CT angiogram, well, it depends on where you
1:56:30 got it done.
1:56:33 If you got it done at a really good place with a fast scanner and great software, probably
1:56:38 three millisieverts a year, if you got it done at a place that’s sort of average might
1:56:42 be 10 to 15 millisieverts, pardon me, per scan.
1:56:44 Now here’s what’s really interesting.
1:56:48 By the way, I’m totally fascinated by this question, which is how much radiation is too
1:56:49 much.
1:56:53 A DEXA scan, by the way, you can’t even measure how many millisieverts you’re getting.
1:56:57 So a DEXA scan is like less radiation than a cross-country flight.
1:57:04 So it’s super, super, super low, less than an X-ray or anything like that.
1:57:10 People who work in nuclear plants, I’m told, I haven’t looked at the primary data on this,
1:57:13 but I’ve talked to people who incessantly do this.
1:57:20 So it’s possible I’m a little bit off on this, but I’m told that these people are at 10 times
1:57:23 that level of radiation exposure and sometimes higher.
1:57:24 So they’re not getting 50.
1:57:28 They might be getting like 500 millisieverts a year.
1:57:31 And yet interestingly, they’re not at an increased risk for cancer.
1:57:34 I’m not sure what to make of that.
1:57:41 But it suggests to me that we probably don’t need to worry about things like airport scanners
1:57:43 and flights.
1:57:48 In fact, even if you look at pilots who do constant flights across the poles, because
1:57:51 you’re going to get the most radiation going over the pole, to my knowledge, there’s no
1:57:55 convincing data that suggests those people are at an increased risk of cancer either.
1:58:00 And they’re obviously at the upper end of what a civilian would experience in terms of
1:58:01 radiation.
1:58:07 So I’m not convinced that that’s something we should be stressed about.
1:58:11 I think you just relieved a lot of people of some unnecessary concern.
1:58:13 I want to go back to what you were saying earlier about what you need to do in your
1:58:16 90s versus what you’re doing now.
1:58:21 So you said you think that in your 80s and 90s, you’re going to have to work harder to
1:58:23 preserve the vitality that you have now.
1:58:27 Yeah, grip strength, jumping, cognitive function.
1:58:31 I mean, I’ve got very good genes in terms of longevity on one side of my family, pretty
1:58:34 good on the other, although not as robust.
1:58:40 I mean, if I just look historically, yeah, who knows, right?
1:58:48 But my sense is that I’ll live to be 95 if barring bullet bus or cancer.
1:58:52 So I would say that, yes, you’re going to have to work hard in that last decade of life
1:58:54 to preserve those things.
1:58:58 But I think it’s the work we do now that sets the stage for that.
1:59:01 It’s the foundational work that we do in this period of our lives.
1:59:06 You and I are only a couple of years apart, but I think this is the critical decade.
1:59:12 It’s in your 50s to your 60s and in your 60s to your 70s that I think is the deciding
1:59:13 time.
1:59:14 50s to 70s.
1:59:15 50s to 60s.
1:59:16 Yeah, 50s to 70s.
1:59:23 So what is it about this window that you and I are just entering now and why is it so important?
1:59:29 I think it’s important because we’re getting to that point where aging does start to show
1:59:30 up.
1:59:34 And I think if you and I are being brutally honest, we’re kind of half the men we used
1:59:37 to be.
1:59:43 And again, that just means like, look, a night of poor sleep shows up more, right?
1:59:46 When you were working in the lab as hard as you were describing it, you could probably
1:59:48 walk through walls when you were exhausted.
1:59:52 Yeah, a short nap would reset me near completely.
1:59:56 I got more colds and flus in that time because I wasn’t taking such good care, but then again,
1:59:58 I was indoors more, so it’s an imperfect experiment.
1:59:59 But you’re right.
2:00:05 But as I’ve approached 50, I need to do more.
2:00:06 You need to do more self-care.
2:00:10 You need to be more mindful of what you’re eating, how you’re sleeping, how you’re recovering
2:00:14 from those workouts because we still do hard workouts, but recovery plays a greater role.
2:00:18 In other words, we’re just not quite as resilient as we used to be.
2:00:21 You know, I was telling somebody the other day they asked me about my residency.
2:00:23 I don’t think I’m being hyperbolic when I say this.
2:00:27 I couldn’t do one month of what I did for five years.
2:00:29 I really couldn’t do it.
2:00:34 I don’t think there’s any, there’s no way I could go back to that level of sleep deprivation
2:00:36 for a month, let alone five years.
2:00:42 So, you know, that’s just a fact of aging, I think.
2:00:48 So, but what we have to do during this period of time is build up as much physiologic reserve
2:00:49 as possible.
2:00:55 And so, the important thing is we, you know, we have to stay in the game because compounding
2:00:57 makes such a difference, right?
2:01:02 So, you know, we’re still young enough that we can actually put on muscle mass.
2:01:04 Now, that’s not always going to be the case.
2:01:10 It’s going to be very difficult to add muscle mass when you’re in your mid to late 70s.
2:01:13 It’s doable, but it’s very, very difficult.
2:01:19 So, instead, we want to be putting on as much muscle mass as we can and increasing or at
2:01:25 least maintaining strength as much as we can, again, probably increasing it is unlikely.
2:01:28 We’re not increasing power as we age, right?
2:01:30 Andy Galpin has talked a lot about this.
2:01:34 The atrophy of the type two muscle fibers, the two-way muscle fibers really start to
2:01:36 atrophy in your 20s and 30s.
2:01:40 So, I know I don’t have a fraction of the power that I used to have, and I know that
2:01:45 because my vertical jump is literally half what it was when I was a teenager.
2:01:47 Mine was never, mine was never very good.
2:01:49 So, it doesn’t matter how good it was.
2:01:53 My point is like, if you know what your vertical jump was at 18, 19, 20, and then you do it
2:01:58 today, I mean, it’s literally 50%, and that’s one of the purest tests of power.
2:02:02 So, power is going down, strength is going down, but not as much.
2:02:05 Muscle mass is actually not, because remember, that’s the order in which you lose things,
2:02:06 right?
2:02:08 You’re going to lose power, strength, and size of muscle.
2:02:10 But, again, size still matters.
2:02:13 It’s still a glucose sink, all these other things.
2:02:18 But what we don’t want to do is, you know, be out of the game, right?
2:02:24 What we don’t want to do is injure ourselves and get a setback that becomes very difficult
2:02:30 to recover from, because, you know, when you’re our age, if you’re inactive for months at
2:02:36 a time, it’s going to be two to one or three to one ratio of inactivity to activity to
2:02:38 get it back.
2:02:39 What about energy?
2:02:45 Sorry to interrupt, but since we’ve been talking about molecules and energetic pathways,
2:02:47 what about energy?
2:02:53 Just that, get up and go, let’s just say after a decent night’s sleep, seven and a half hours,
2:02:59 waking up, same time, more or less, you know, 6.37 a.m., probably for you or me.
2:03:03 And why is it that as we get older, we have less energy?
2:03:06 Our mutual good friend, the late Ben Barris, used to ask about this.
2:03:10 He used to say, he called me Andy, he was like, “Andy, why do I have so much less energy?”
2:03:11 I was like, “I don’t know.
2:03:12 I don’t know.
2:03:13 That’s a great question.”
2:03:14 Now, unfortunately, he died of pancreatic cancer.
2:03:19 So, there may have been other things going on, but that was prior to the cancer, at least
2:03:20 as far as I know.
2:03:22 You know, it’s a very interesting question.
2:03:25 Why do we have less energy?
2:03:28 And I don’t think anyone’s ever been able to answer that question.
2:03:29 No.
2:03:35 And when you have kids, you’re going to be even more starkly confronted with that.
2:03:40 Because actually, it’s one of the things I am most amazed by when I look at my kids,
2:03:45 especially the youngest ones, the boys, who are seven and 10, is what I just described
2:03:55 as spontaneous outbursts of energy, like their inability to sit still, their kinetic desire
2:03:59 to just, like, they will, like, if we’re, I remember once we were kind of walking through
2:04:05 a mall and we’re walking through the mall, they are sprinting ahead of us, sprinting back,
2:04:09 sprinting ahead of us, sprinting back, like, imagine if you and I were walking through
2:04:10 the mall.
2:04:13 And I just started running ahead and running back.
2:04:14 You’d be so sore the next day.
2:04:20 But it’s like, it just wouldn’t occur to me to ever run unless being chased, right?
2:04:25 Like, it’s just, I mean, like, like, we now live a life like I think our ancestors did,
2:04:31 which was, you know, if we’re not deliberately in the business of moving for a reason, like
2:04:35 you’re exercising, you’re going for a walk, for the sake of going for a walk, like, you
2:04:39 just wouldn’t, it wouldn’t occur to you to go and expend energy for no reason.
2:04:42 And yet kids do this, it’s amazing.
2:04:47 And look, it’s going to go down by the time you’re a teenager, like just going from being,
2:04:53 you know, sort of 10 to 18, there’s probably a significant reduction in spontaneous outbursts
2:04:56 of energy, let alone where we are now.
2:04:58 And it’s a great question.
2:04:59 Maybe it’s NAD.
2:05:02 I mean, I don’t know.
2:05:07 Maybe, although up until now we’ve been talking about all these ways to try and increase NAD
2:05:12 in the bloodstream and hopefully in cells and I don’t know, I take my NMN and my NR and
2:05:14 I feel a little bit of a boost in energy.
2:05:20 But I can’t say that it’s so significant that I feel like I can sprint back and forth just
2:05:21 spontaneously.
2:05:27 Again, it’s just so hard for me to imagine that any supplement or any drug, including
2:05:34 Rapamycin, which I think is the most promising geroprotective drug we have, I just can’t
2:05:42 imagine that those things even compare to what good sleep, good exercise, and good nutrition
2:05:45 do for your energy levels and vitality.
2:05:52 And the reality of it is all three of those things are hard to do, you know, especially
2:05:53 if you’re an adult.
2:05:59 Especially if you have a real life, you know, you got kids, you got a job, which is presumably
2:06:01 many people listening to us right now.
2:06:04 Like there’s very few people listening to us right now whose only purpose in life is
2:06:06 to take care of their health.
2:06:10 Everybody’s got something else they have to do, which means you have competing interests
2:06:13 for how do you take care of yourself?
2:06:16 So to sleep is not easy, right?
2:06:17 Like we all are busy as hell.
2:06:23 We don’t want to have to stop what we’re doing to undergo a nighttime routine, to put ourselves
2:06:27 in the right headspace, to be able to sleep, do all the things necessary, give ourselves
2:06:32 that eight hours in bed to hopefully get seven, seven and a half hours of sleep.
2:06:37 Even people like me who like exercise, I know you like exercise, it still is a sacrifice
2:06:41 in terms of time.
2:06:44 And for many people, certainly for me, food is the hardest of these all, right?
2:06:48 If left to my own devices, I’d eat freaking fruit loops all day, like I love fruit loops,
2:06:49 right?
2:06:50 Interesting.
2:06:52 By way of contrast, the food part is easy for me.
2:06:53 I like healthy food.
2:06:54 Oh, I like healthy food.
2:06:55 I just like all food.
2:06:56 Okay.
2:06:57 Yeah, I don’t like unhealthy food.
2:06:59 I’ve weaned myself off it.
2:07:00 I never really liked it that much.
2:07:04 I mean, I like a great tasting slice of pizza or ice cream every once in a while, but I
2:07:08 much prefer meat, fish, chicken, eggs, fruits, vegetables, rice, oatmeal.
2:07:12 I just like that stuff more weirdo that way, I suppose.
2:07:19 But on the topic of exercise as it relates to vigor and longevity, I’m intrigued by how
2:07:25 some forms of exercise give us more energy, especially the same day, and how some forms
2:07:30 of exercise or even timing of exercise tends to deplete us.
2:07:35 Because I think one of your major sort of calls to the public has been to move more
2:07:39 for sake of their health span and lifespan.
2:07:43 But because of the time investment that it takes to work out in a gym or to go for a
2:07:48 run or a ruck, I think some people think, well, that’s a lot of time, but if it gives
2:07:52 you more energy and more focus to do other things, well, then it’s great.
2:07:55 So it’s not just about living longer, it’s about being able to do more.
2:07:58 And I’ve noticed, I don’t have any science to back this up, but I’d love someone to run
2:08:05 a test on this, that if I complete my workout before 9 a.m., even if I have to start it while
2:08:09 I’m a little bit fatigued, I have more energy all day long.
2:08:16 But that if I initiate that workout, say mid to late morning, I’m pretty tired in the afternoon.
2:08:19 It’s like I give everything I have to that workout.
2:08:22 And so it becomes a little bit defeating since I’m not a professional athlete or even an
2:08:23 amateur athlete.
2:08:29 I’m working out for health span lifespan, but I want to do exercise that gives me more
2:08:31 life during my waking hours.
2:08:33 I think somebody should study this.
2:08:37 And I’m convinced that it has something to do with the change in body temperature that
2:08:42 occurs across the day and the additional change in body temperature that occurs as a consequence
2:08:43 of exercise.
2:08:44 That’s my hypothesis.
2:08:46 Do you notice a seasonal change in that?
2:08:49 Do you experience it more or less in one season or the other?
2:08:52 I haven’t thought about it that much, but not so much, not so much.
2:08:58 And I wonder whether folks like our friend, Jocko Willink, are able to do so much.
2:09:05 He is so much bigger, that guy, in part because he basically exercises at the just after the
2:09:09 lowest temperature phase of the circadian rhythm and uses exercise, presumably to drive
2:09:15 himself out of that and get that temperature increase that’s the consequence of waking,
2:09:19 but in his case, he’s waking up so early, 4.30 is when he starts those workouts.
2:09:21 So it’s something for people to play with.
2:09:25 It’s something that I don’t think gets discussed enough, which is, yes, you should exercise,
2:09:31 do resistance training, do cardiovascular training, but play with the timing of those and see
2:09:36 how at a given intensity, it impacts your energy levels for the remainder of the day.
2:09:42 I think it’s an important metric that, again, I just don’t see a lot of attention to, because
2:09:48 I think if people could experience the increase in energy that is the consequence of working
2:09:52 out at the right intensity in the right way, at the right times for them, they’d be much
2:09:53 more apt to do it.
2:09:58 It wouldn’t feel like this, like spending money on something that sure will make you live
2:10:01 longer, but then you’re depleted and you can’t do cognitive work.
2:10:06 There’s something pretty impressive about the fact that as far as I know, the last three,
2:10:09 let’s just call them, I don’t want to call anyone else, specifically major pillars of
2:10:13 the high level administration at Stanford School of Medicine, to my knowledge, we’re
2:10:16 all 5 AM runners.
2:10:20 There’s something about early morning exercise, and my good friend, Eddie Chang, who’s the
2:10:24 chair of neurosurgery at UCSF, he’s been on this podcast, known him since we were seven
2:10:30 years old, he’s an early morning exerciser, and then he’s got tons of energy all day.
2:10:32 What about the reverse causality there?
2:10:36 Do you think it’s possible that they have a whole, they have a system of high energy
2:10:42 that makes Jocko who he is, or makes these people who they are, and as a result of that,
2:10:44 they’re able to work out five o’clock in the morning?
2:10:45 Yeah, I don’t doubt it.
2:10:49 I just have noticed that in the few times in my life where I’ve kicked my own butt to
2:10:55 get out and start working out really early, I have more energy all day long.
2:10:58 Sometimes I still require a brief nap, but it’s a pretty striking effect as compared
2:11:01 to the 10 AM workout effect.
2:11:07 So I’ve started setting a standard of trying to get my workout done before 9 AM.
2:11:12 So anyway, it’s something for people to play with, because the more energy to live in your
2:11:18 waking hours, perhaps not longer, but certainly have more energy in terms of output, I think
2:11:22 is a significant and undervalued parameter.
2:11:26 So, let’s quickly return to supplements.
2:11:35 We I think are converging on an answer about NR, NMN, and NAD, which is you don’t take
2:11:36 them.
2:11:37 Correct.
2:11:43 I take NR and NMN with not a lot of religious adherence, I should say.
2:11:46 If I ran out, I might not buy it for a while.
2:11:50 And the only observed effect for me is this accelerated hair growth, which is a pain in
2:11:52 the butt, frankly, because it just means I have to get my hair cut more often.
2:11:57 I’m not trying to grow my hair faster, but okay.
2:12:02 What are some other supplements, if any, that you take that are peripheral to this pathway
2:12:07 or separate from this pathway, rapamycin is a prescription drug only, right?
2:12:11 So are there any over-the-counter things that you take that you would place into the life
2:12:13 span category?
2:12:15 Maybe they touch into health span as well.
2:12:21 I’m happy to list off what I do, but what are your, let’s just say top five at least?
2:12:24 Well, I don’t take that many.
2:12:27 So top five would be a pretty exhaustive list.
2:12:31 I think the other supplements that I take, I do take EPA and DHA.
2:12:34 In the form of liquid or capsule, for sure.
2:12:35 Capsules.
2:12:39 Not because I have an affection for capsule over liquid, it’s just going to increase
2:12:40 my compliance.
2:12:44 If I take, I’ve done both, and I noticed when I was taking liquid, because you’re storing
2:12:49 it in the fridge, it’s just one more step removed than I was just less likely to remember
2:12:52 to take it twice a day.
2:13:04 I take theracumin, and there’s some reasonable evidence in MCI patients that theracumin improves
2:13:06 cognitive function.
2:13:16 So I think there’s a relatively low downside to the hypothesis that theracumin may preserve
2:13:17 cognitive function.
2:13:22 Again, I wouldn’t put that in the category of beat the table for it, right?
2:13:26 I think it’s just reasonable evidence.
2:13:34 I do take vitamin D, because interestingly, despite the fact that I’m outside every day,
2:13:38 without supplemental vitamin D, my levels are surprisingly low.
2:13:39 How much do you take?
2:13:51 I take 5,000 IU, and that takes me from a level of 30-ish to a level of 50-ish.
2:13:54 There’s a lot of debate about how high vitamin D levels should be.
2:13:55 That’s a whole separate podcast.
2:14:00 We could waste time on that in 10 years.
2:14:02 My appetite to talk about that one.
2:14:03 Let me think.
2:14:04 What else do I take?
2:14:15 I do take methylfolate and methyl B12, and again, the rationale there is I do think there’s
2:14:23 some evidence that elevated levels of homocysteine are bad in and of themselves.
2:14:27 So there’s no denying the fact that elevated levels of homocysteine are associated with
2:14:28 bad things.
2:14:34 That’s unambiguously clear, meaning there’s an association between badness and homocysteine.
2:14:36 What’s not clear is, is it causal?
2:14:42 Now, there’s definitely one mechanism you can point to, although, again, mechanisms
2:14:43 are what they are.
2:14:46 We just spent how many hours talking about mechanisms that theoretically make sense that
2:14:54 never pan out, but mechanistically, homocysteine will inhibit the clearance of something called
2:14:58 symmetric and asymmetric dimethylargenine.
2:14:59 Have you heard of these things?
2:15:09 SDMA and ADMA, so ADMA and SDMA regulate nitric oxide synthase, and homocysteine impairs their
2:15:15 clearance and therefore, when you have high levels of homocysteine, it results ultimately
2:15:20 in impaired nitric oxide synthase and therefore lower nitric oxide.
2:15:25 So this has been proposed as at least one mechanism by which homocysteine might negatively
2:15:30 impact vascular disease.
2:15:36 We also know by the way that ADMA and SDMA are cleared by the kidneys and therefore,
2:15:42 this is also proposed as one of the mechanisms by which impaired kidney function impacts
2:15:46 vascular health, because that’s a known, if your kidneys don’t work well, your risk of
2:15:48 car heart disease goes way up.
2:15:53 This is now proposed as a link between what we observe with homocysteine and impaired renal
2:15:55 function.
2:16:03 We know that if you take methylfolate and methyl B12, you’re going to lower homocysteine.
2:16:04 That’s abundantly clear.
2:16:11 So the thinking is that that might actually lower ADMA, SDMA, and raise nitric oxide synthase.
2:16:18 Again, relatively low cost, low risk thing to take at modest doses.
2:16:24 There’s probably some evidence that over-supplementing vitamin B is problematic, especially B6.
2:16:26 Because of peripheral nerve damage.
2:16:27 Exactly.
2:16:32 So I don’t supplement B6, I’m just taking a bit of folate and methyl B12.
2:16:36 Let me think what else do I take, because I do take a couple other things.
2:16:45 Oh, I take magnesium L3 and 8 and ashwagandha for sleep.
2:16:51 I take slow mag, which is just a magnesium chloride, slow releasing version of magnesium,
2:16:55 and I take methyl, pardon me, I take magnesium oxide.
2:16:57 So I take magnesium in three forms.
2:16:59 So I’m a long magnesium.
2:17:00 You’re carpet-balling.
2:17:02 Yeah, I’m big on magnesium.
2:17:07 Great for bowel function, great for, I mean, I don’t know the last time I had a cramp in
2:17:08 my life.
2:17:13 It’s been years since I’ve had a cramp, despite exercising in a really hot place like Austin,
2:17:17 Texas, where I’m sweating like there’s no tomorrow.
2:17:25 Whether you call it a supplement or not, I take electrolytes, I take element, which
2:17:28 I should disclose I’m an investor in that company.
2:17:29 So I drink an element a day.
2:17:32 I take creatine monohydrate, five grams a day.
2:17:37 I take AG most mornings, oh, and I take pendulum, the probiotic.
2:17:38 Got it.
2:17:39 Yeah.
2:17:42 As far as I know, there’s no other probiotic that has any meaningful effect on the body
2:17:44 outside of pendulum, right?
2:17:50 Because if you buy the argument that a probiotic for your gut needs to have anaerobic bacteria
2:17:53 in it, there’s no value in giving you anaerobic bacteria.
2:17:55 So you have to have something anaerobic.
2:18:02 So Acromancia, which works through the GLP-1 butyrate pathway, is anaerobic.
2:18:04 And pendulum’s the only company that can make it.
2:18:05 I have no affiliation with this company.
2:18:10 I think you should have the CEO calling CutCliff on your show.
2:18:15 She’s an actual scientist, and she’s fantastic.
2:18:18 It’s a really interesting story how they kind of developed this and how difficult it is to
2:18:22 actually make an anaerobic bacteria.
2:18:26 And so this is kind of an odd company, because it’s a supplement company, but they have to
2:18:32 basically adhere to pharma-GMP conditions to make it because of the anaerobic vats that
2:18:37 you have to use infused with nitrogen to be able to make an anaerobic bacteria.
2:18:39 So anyway, so I take three of their products.
2:18:41 I take something called glucose control.
2:18:46 I take polyphenol, and I take Acromancia, and I think that’s the list.
2:18:47 Okay.
2:18:49 I’ll try and move through my list pretty quickly.
2:18:54 I may miss one or two things, and maybe we’ll put the list someplace online and fill in
2:18:56 any gaps.
2:19:02 I definitely take AG-1, you know, my typical ad read of doing it since 2012.
2:19:04 That’s true.
2:19:08 Take one or two servings a day, three if I’m traveling.
2:19:15 And I’ll generally do that first thing in the morning or in the evening.
2:19:21 For me, it’s really about capping off the vitamin minerals that I might be lacking in
2:19:29 my diet, and also the whole adaptogen business, I think, and polyphenols.
2:19:34 And I’m very interested in pendulum because part of the reason I take AG-1 is for the
2:19:36 gut health aspect.
2:19:41 I think just bowel movements are more where I’d want them.
2:19:46 I mean, it sounds kind of weird to talk about, but you just feel better when your gut motility
2:19:47 is right.
2:19:51 I feel like it adjusts my gut motility so it’s neither too fast nor too slow.
2:19:55 So that’s first and foremost.
2:20:03 I take a quality fish oil, either the one that AG makes or Carlson’s in liquid form
2:20:08 that has that lemon flavoring, and I make sure I get above one gram per day of EPA.
2:20:13 So that’s usually a tablespoon, sometimes two tablespoons.
2:20:21 I make sure that I get enough D3, typically from the dropper, 5,000 IU per day, approximately,
2:20:26 sometimes 3,000, sometimes 7,000, I kind of play around that, and I test my blood levels.
2:20:33 I also take methyl B12, and I also take Tonga Ali, so I take one capsule of that in the
2:20:35 early part of the day.
2:20:39 That has lowered my sex hormone binding globulin, freeing up a bit more testosterone.
2:20:42 That’s why I like it.
2:20:47 And I take a couple of green tea capsules in the morning.
2:20:48 I drink Yorba Mate.
2:20:52 That’s more of a stimulatory effect, and I take the NMN in powder form, sometimes NR as
2:20:53 well.
2:20:55 And again, if I run out of that, I tend to go long periods of time without.
2:21:01 I use element as an electrolyte, so people are probably noticing this is all pretty basic.
2:21:06 I take, in my case, 10 grams of creatine monohydrate per day.
2:21:07 Sometimes forget to take it.
2:21:08 That’s why I take 10 grams.
2:21:10 I’ll sometimes miss a day.
2:21:15 And I certainly feel the effects of that in the gym because of the greater water volume
2:21:16 in the muscles.
2:21:21 But there are a lot of data on creatine monohydrate for sake of either maintaining or offsetting
2:21:27 some of the cognitive dysfunction associated with sleep deprivation, maybe aging altitude
2:21:29 and some other things as well.
2:21:36 And then for a few months, I was playing around with, let’s say, nicotine gums.
2:21:38 I stopped doing that.
2:21:43 First of all, I was dipping it, and I ended up lifting for an entire episode of the Lex
2:21:47 Friedman podcast, and I only realized later.
2:21:51 So I stopped taking it also because it gave me a kind of a tick and cough when I wasn’t
2:21:52 chewing it.
2:21:58 And then I felt like I needed to chew it, and it’s a little too stimulatory for me.
2:22:01 Before sleep, I take magnesium 3 and 8.
2:22:03 I’m really bullish on magnesium as well.
2:22:09 Apigenin, 50 milligrams, which is essentially chamomile extract, and theanine.
2:22:15 And occasionally, I’ll take 900 milligrams inositol also, or instead, kind of mix those
2:22:16 up and around.
2:22:21 And then I use a quality whey protein as a protein replacement, that kind of thing.
2:22:26 And I’ve played around with various things like chelogy, and I’ll sometimes get the sense
2:22:32 that it’s having an effect, but then I’ll stop taking it for long periods of time.
2:22:35 There are very few things that I’ve stayed with for long periods of time, and I basically
2:22:38 just described what those are.
2:22:44 If ever someone were to design a supplement that would provide more energy all day long
2:22:48 that wasn’t caffeine, I’d probably look to that, but I ingest caffeine in the form of
2:22:50 yerba mate and coffee.
2:22:57 I’ve played around with caffeine tablets, taking 50 milligrams of caffeine in tablet
2:22:58 form.
2:23:03 I mention that only because it has a distinctly different feel than ingesting caffeine through
2:23:04 liquid form.
2:23:07 It feels stronger, and I don’t know why that is.
2:23:11 In fact, there’s a very well-known podcaster who drinks peppermint tea and takes caffeine
2:23:16 tablets as a way to, I don’t know, drink peppermint tea, which sounds very nice and mellow, but
2:23:19 also get the stimulant effect.
2:23:20 So anyway, that’s pretty much it.
2:23:24 And then I do a lot of things, as I know you do, mainly based on suggestions you’ve made
2:23:29 about getting your own two-cardio, rocking, weight-vest walks and hikes, three times a
2:23:35 week resistance training, three times a week cardiovascular training, one long, one medium,
2:23:36 one short.
2:23:43 And I try and hit the sauna and the cold once a week, and yeah, that’s pretty much it.
2:23:47 I think there are a bunch of other supplements that are really interesting and kind of fun
2:23:53 to play with if one wants to, like 600 milligrams of AlphaGPC or 900 milligrams of AlphaGPC and
2:23:56 a double espresso prior to a workout.
2:23:57 You feel different.
2:24:01 It’s a stimulant, but I don’t like to do that too often because of the increase in TMAO
2:24:04 that occurs, and then you have to take 600 milligrams of garlic to offset that increase,
2:24:05 and you start getting.
2:24:07 If we believe TMAO matters.
2:24:08 Right.
2:24:09 If you believe TMAO matters.
2:24:10 I don’t.
2:24:11 Okay, great.
2:24:12 Even better, I’ll maybe skip the garlic.
2:24:13 So things like that.
2:24:15 I prefer to just eat garlic anyway.
2:24:19 So there are a bunch of things like that that are kind of fun to play with as pre-workouts,
2:24:27 but yeah, that’s the core supplement regimen, and it’s the one I’ve stuck with for, gosh,
2:24:32 at least 10 years or in the case of AG, more than that.
2:24:38 So I should say because any discussion around supplements, I think it’s going to have people
2:24:40 picking up their ears to, okay, this is like a sales pitch or something.
2:24:43 I absolutely want to go on record.
2:24:50 The things you choose to do and not do are going to have much greater effect on your
2:24:52 health span and lifespan.
2:24:57 That is the behavioral things, in particular sleep, exercise, nutrition, sunlight, et cetera,
2:24:59 than any one supplement that you’re going to take.
2:25:03 So I do view supplements, I think, through the appropriate lens, which is that they are
2:25:05 indeed a supplement.
2:25:08 They are not necessary.
2:25:16 Many of them are simply sufficient to serve as an insurance policy or to augment mental
2:25:22 and physical health, maybe longevity, in ways that make it worthwhile given my disposable
2:25:24 income that I want to devote to supplements.
2:25:27 But I don’t think you need them.
2:25:32 Yeah, I’ll go even more extreme on that statement.
2:25:38 Everything we have talked about on this podcast today, whether it be NR, NAD, NMN, Theracumen,
2:25:45 Magnesium, this supplement, that supplement, all of that stuff, while potentially mattering,
2:25:55 I would put in the category of was the Titanic serving lobster or steak?
2:25:56 I like steak more than lobster.
2:25:58 That’s a relative discussion.
2:26:05 Exercise, sleep, nutrition, emotional health is the question of what was the heading of
2:26:06 the Titanic.
2:26:12 Okay, so I just want people to understand the magnitude of what we’re talking about.
2:26:18 How you eat, how you sleep, how you train, and how you take care of your mental health
2:26:24 is the equivalent of what direction was the Titanic going with respect to the iceberg.
2:26:29 All this supplement bullshit that we just talked about is equivalent to were they serving
2:26:34 lobster or were they serving steak and was the band playing this song or that song?
2:26:39 I’m not saying those things don’t matter, but just put them in the context of the direction
2:26:40 the Titanic is going.
2:26:43 Okay, so I completely agree with you.
2:26:47 Exercise, sleep, nutrition, and emotional health, not listed in any particular order.
2:26:48 Peter and I both completely agree.
2:26:51 Those are the critical four.
2:26:59 Before we close, N-R-N-M-N-N-A-D, and N-A-D in particular, how do we view this?
2:27:03 Is it a pathway that we should be focusing on in terms of supplementation or infusions
2:27:05 for sake of extending our life?
2:27:08 My answer on that is no.
2:27:09 Yeah, I would say the same.
2:27:14 I don’t remember who said this, but someone, maybe it was Naseem Taleb said, “Don’t tell
2:27:15 me what you think.
2:27:20 Show me what’s in your portfolio,” meaning people who pontificate about this stock versus
2:27:21 that stock.
2:27:25 Like, assuming it was him that said this, he’s like, “Okay, I don’t care what you’re
2:27:26 telling me.
2:27:28 Tell me what you own.
2:27:30 That’s going to show me your conviction.”
2:27:33 So through that lens, look, I’ll show you my conviction on exercise.
2:27:34 I’ll show you what I do.
2:27:36 I’ll show you my conviction on sleep.
2:27:37 This is what I do.
2:27:40 I’ll show you my conviction on all these other things.
2:27:43 I mean, I don’t take these supplements, full stop.
2:27:46 I don’t take them because I can’t afford them.
2:27:47 It’s not that I can’t afford them.
2:27:49 It’s not that there are any inconvenience to me to take them.
2:27:53 I passionately do not believe they do anything for me.
2:27:58 And why would I waste time, money, anything on something that I really don’t believe makes
2:27:59 a difference?
2:28:03 Now, again, I am always happy to be proven wrong.
2:28:07 And I am very happy to say that two years from now, five years from now, we could be
2:28:09 doing this exercise again.
2:28:15 And in the presence of new information, maybe I’m not taking rapamycin, and maybe I am fist-filling
2:28:18 NR and NMN, possible.
2:28:22 I will reserve the right to change my mind for the rest of my life in the presence of
2:28:23 new data.
2:28:28 But as it stands today, I do not take these supplements, and I have no foreseeable plan
2:28:30 to do so until information changes.
2:28:31 Great.
2:28:34 Thank you for that clear stance and the willingness to change it in light of new data.
2:28:39 Peter, so good to sit down with you again and talk science, talk health, and in this
2:28:43 case, talk about the supplements that we’re not going to take, in addition to the ones
2:28:45 that we do take.
2:28:48 We will do this again sometime very soon, hopefully.
2:28:49 And Austin.
2:28:51 I would love that.
2:28:52 Thanks, Peter.
2:28:53 Thanks, man.
2:28:56 Thank you for joining me today for my discussion with Dr. Peter Atia.
2:29:01 If you’re learning from and/or enjoying this podcast, please subscribe to our YouTube channel.
2:29:05 In addition, please subscribe to the podcast on both Spotify and Apple.
2:29:07 That’s a terrific zero-cost way to support us.
2:29:11 In addition, you can leave us up to a five-star review on either Spotify or Apple.
2:29:15 Please also check out the sponsors mentioned at the beginning and throughout today’s episode.
2:29:17 That’s the best way to support this podcast.
2:29:21 If you have questions for me or comments about the podcast or topics or guests that you’d
2:29:25 like me to consider for the Huberman Lab podcast, please put those in the comments section
2:29:26 on YouTube.
2:29:27 I do read all the comments.
2:29:32 If you’re not already following me on social media, I am Huberman Lab on all social media
2:29:33 platforms.
2:29:38 So that’s Instagram, ex-formerly known as Twitter, Threads, LinkedIn, and Facebook.
2:29:42 And on all those platforms, I discuss science and science-related tools, some of which overlaps
2:29:46 with the content of the Huberman Lab podcast, other of which is distinct from the content
2:29:47 on the Huberman Lab podcast.
2:29:51 So again, it’s Huberman Lab on all social media platforms.
2:29:55 And if you haven’t already subscribed to our neural network newsletter, our neural network
2:29:59 newsletter is a zero-cost monthly newsletter that includes what we call protocols in the
2:30:05 form of brief one-to-three-page PDFs on everything from neuroplasticity and learning to optimizing
2:30:10 your sleep to improving dopamine regulation to foundational fitness protocol that includes
2:30:15 both resistance training and cardiovascular training in detail sets and reps.
2:30:17 All of that and more is completely zero-cost.
2:30:22 You simply go to hubermanlab.com, go to the menu tab, scroll down to newsletter, and provide
2:30:23 your email.
2:30:26 And I should point out that we do not share your email with anybody.
2:30:30 Thank you once again for joining me for today’s discussion all about NAD and longevity with
2:30:32 Dr. Peter Atia.
2:30:36 And last but certainly not least, thank you for your interest in science.
2:30:39 (upbeat music)
2:30:41 (upbeat music)
Chào mừng bạn đến với Podcast của Phòng thí nghiệm Huberman, nơi chúng tôi thảo luận về khoa học và các công cụ dựa trên khoa học cho cuộc sống hàng ngày.
Tôi là Andrew Huberman, và tôi là giáo sư về sinh học thần kinh và nhãn khoa tại Trường Y khoa Stanford.
Khách mời hôm nay của tôi là Tiến sĩ Peter Atia.
Tiến sĩ Peter Atia là một bác sĩ y khoa đã hoàn thành đào tạo tại Trường Y khoa Đại học Stanford và Trường Y khoa Johns Hopkins.
Tiến sĩ Atia là một trong những tiếng nói đáng tin cậy nhất thế giới về các chủ đề liên quan đến tuổi thọ và tuổi thọ sức khỏe.
Và với lý do chính đáng, ông được biết đến với việc hệ thống hóa việc xem xét tài liệu nghiên cứu, các thử nghiệm lâm sàng, và ông duy trì một thực hành lâm sàng sôi nổi.
Vì vậy, khi nói đến chủ đề liệu một phân tử, bổ sung hoặc thuốc kê đơn cụ thể có thực sự là điều mà chúng ta nên suy nghĩ và có thể thậm chí sử dụng để cải thiện tuổi thọ sức khỏe và tuổi thọ, Tiến sĩ Atia là người mà tôi chọn để ngồi lại và thảo luận.
Hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về con đường NAD được gọi là.
Đây là một con đường đã nhận được nhiều sự chú ý trong những năm gần đây như một mục tiêu tiềm năng để cải thiện tuổi thọ, tức là để sống lâu hơn.
Hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về các phân tử khác nhau trong con đường này và các phương pháp khác nhau để tăng cường NAD, mà là mục tiêu cuối cùng của bất kỳ ai đang cố gắng tăng cường con đường NAD, có thể nói như vậy.
Ví dụ, chúng ta sẽ nói về việc sử dụng NR so với NMN so với việc truyền trực tiếp hoặc thậm chí uống NAD, và chúng ta sẽ so sánh chúng về cả những gì đã biết và những gì chưa biết về khả năng của chúng để vào tế bào và bất kỳ hiệu quả nào mà chúng có thể có cho cả tuổi thọ hoặc tuổi thọ sức khỏe.
Tiến sĩ Atia và tôi sẽ so sánh và đối chiếu tài liệu về vấn đề này, cả tài liệu nghiên cứu và tài liệu lâm sàng, và chúng tôi sẽ thảo luận về việc liệu ông ấy hoặc tôi có sử dụng NAD, NMN hoặc NR hay không.
Và nếu có hoặc không, lý do cho điều đó.
Chúng tôi cũng sẽ cùng nhau đi qua chế độ bổ sung của riêng mình, điều này tất nhiên phản ánh những gì chúng tôi.
Tôi tin rằng có thể có tác động đến tuổi thọ sức khỏe và/hoặc tuổi thọ. Vì vậy, vào cuối tập hôm nay, bạn sẽ học được rất nhiều điều về NAD, bạn sẽ tìm hiểu nhiều về con đường sinh học, các phương thức cung cấp, các loại thực phẩm bổ sung khác nhau và lý do tại sao mọi người nghĩ rằng chúng có thể hữu ích, cũng như lý do tại sao những người khác, có thể là cả Dr. Atia và tôi, nghĩ rằng chúng có thể không hữu ích cho sự trường thọ, bạn sẽ phải lắng nghe để tìm ra câu trả lời ở đó.
Tôi cũng nên đề cập rằng chúng tôi đưa ra một cái nhìn tổng quan hoặc một khung để suy nghĩ về các phương pháp tiếp cận sự trường thọ. Vì vậy, nếu bạn quan tâm đến những thứ như rapamycin, metformin, và liệu nhịn ăn có thể cải thiện sự trường thọ hay không, chúng tôi cũng sẽ đề cập đến điều đó.
Trước khi bắt đầu, tôi muốn nhấn mạnh rằng podcast này tách biệt với vai trò giảng dạy và nghiên cứu của tôi tại Stanford. Tuy nhiên, đây là một phần trong mong muốn và nỗ lực của tôi để mang đến thông tin về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học mà không tốn phí cho công chúng.
Theo chủ đề đó, tôi muốn cảm ơn các nhà tài trợ cho podcast hôm nay. Nhà tài trợ đầu tiên của chúng tôi là Element. Element là một loại đồ uống điện giải có tất cả những gì bạn cần và không có gì bạn không cần. Điều đó có nghĩa là các điện giải, natri, magiê và kali, ở tỷ lệ đúng, nhưng không có đường.
Việc cung cấp đủ nước là rất quan trọng cho sự hoạt động tối ưu của tất cả các tế bào trong cơ thể bạn, và điều này đặc biệt đúng với các tế bào thần kinh. Thực tế, chúng tôi biết rằng ngay cả một mức độ thiếu nước nhẹ cũng có thể làm giảm cả hiệu suất nhận thức và thể chất.
Vì vậy, để đảm bảo rằng tôi nhận được đủ nước và điện giải, tôi cá nhân hòa tan một gói Element trong khoảng 16 đến 32 ounce nước khi tôi mới thức dậy vào buổi sáng và tôi uống hoặc nhâm nhi nó trong khoảng nửa giờ đầu tiên của ngày. Sau đó, tôi cũng cố gắng uống một gói Element khác hòa tan trong một lượng nước tương đương, tức là 16 đến 32 ounce, vào một thời điểm khác trong ngày, và có thể thậm chí là một gói thứ ba.
Nếu tôi đang tập thể dục và/hoặc đổ mồ hôi nhiều.
Tôi nên đề cập rằng Element có vị rất ngon.
Hương vị yêu thích của tôi là dưa hấu, mặc dù tôi cũng thú nhận rằng tôi thích hương vị mâm xôi, và hương vị cam chanh.
Nói chung, tôi thích tất cả các hương vị.
Nếu bạn muốn thử Element, bạn có thể truy cập drinkelement.com/huberman để nhận một gói mẫu miễn phí của Element khi mua bất kỳ loại bột uống Element nào.
Một lần nữa, đó là drinkelement.com/huberman để nhận gói mẫu miễn phí.
Tập hôm nay cũng được tài trợ bởi Levels.
Levels là một chương trình cho phép bạn thấy cách các loại thực phẩm khác nhau ảnh hưởng đến sức khỏe của bạn bằng cách cung cấp phản hồi theo thời gian thực về chế độ ăn uống của bạn thông qua một thiết bị theo dõi glucose liên tục.
Một trong những yếu tố quan trọng nhất trong cả sức khỏe ngắn hạn và dài hạn là khả năng của cơ thể bạn trong việc quản lý glucose trong máu.
Để duy trì năng lượng và sự tập trung tối ưu trong suốt cả ngày, bạn muốn giữ mức glucose trong máu ổn định mà không có những cú sốc lớn hoặc giảm sút.
Tôi bắt đầu sử dụng Levels khoảng ba năm trước như một cách để cố gắng hiểu cách các loại thực phẩm khác nhau ảnh hưởng đến mức glucose trong máu của tôi, và nó đã chứng minh là cực kỳ hữu ích trong việc xác định những lựa chọn thực phẩm tôi nên thực hiện, khi nào là thời điểm tốt nhất để ăn những loại thực phẩm nhất định, đặc biệt là liên quan đến các hoạt động như tập luyện, và khi nào cũng như ăn gì liên quan đến thời điểm tôi đi ngủ để có được giấc ngủ tốt nhất có thể và mức đường huyết ổn định suốt đêm và khi tôi thức dậy vào buổi sáng.
Vì vậy, nếu bạn quan tâm đến việc tìm hiểu thêm về Levels và muốn thử CGM cho chính mình, hãy truy cập levels.link/huberman.
Levels gần đây đã ra mắt một cảm biến CGM mới nhỏ hơn và có khả năng theo dõi tốt hơn so với phiên bản trước đó.
Hiện tại, họ cũng đang cung cấp thêm hai tháng thành viên miễn phí.
Một lần nữa, đó là levels.link đánh vần L-I-N-K/huberman để thử cảm biến mới và hai tháng thành viên miễn phí.
Tập hôm nay cũng được tài trợ bởi Eight Sleep.
Eight Sleep sản xuất các lớp đệm thông minh với khả năng làm mát, sưởi ấm và theo dõi giấc ngủ.
Bây giờ tôi đã nói nhiều lần trước đây trên podcast này về nhu cầu thiết yếu của chúng ta trong việc có được đủ giấc ngủ chất lượng mỗi đêm. Một trong những cách tốt nhất để đảm bảo có một giấc ngủ ngon là kiểm soát nhiệt độ của môi trường ngủ của bạn. Điều này là vì để có thể ngủ sâu và duy trì giấc ngủ, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải giảm khoảng một đến ba độ. Và để thức dậy cảm thấy tỉnh táo và tràn đầy năng lượng, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải tăng khoảng một đến ba độ. Eight Sleep giúp bạn dễ dàng kiểm soát nhiệt độ của môi trường ngủ bằng cách cho phép bạn lập trình nhiệt độ của vỏ đệm vào đầu, giữa và cuối đêm. Tôi đã ngủ trên vỏ đệm Eight Sleep hơn ba năm nay và nó đã hoàn toàn biến đổi giấc ngủ của tôi theo chiều hướng tốt hơn. Eight Sleep gần đây đã ra mắt thế hệ vỏ pod mới nhất của họ, Pod4 Ultra. Pod4 Ultra có khả năng làm mát và sưởi ấm được cải thiện, công nghệ theo dõi giấc ngủ độ chính xác cao hơn, và nó cũng có tính năng phát hiện ngáy mà đáng chú ý là sẽ tự động nâng đầu bạn lên một vài độ để cải thiện lưu thông không khí và ngăn ngừa ngáy. Nếu bạn muốn thử vỏ đệm Eight Sleep, bạn có thể truy cập 8sleep.com/huberman để tiết kiệm 350 đô la cho Pod4 Ultra của họ. Eight Sleep hiện đang giao hàng đến Mỹ, Canada, Vương quốc Anh, một số quốc gia chọn lọc trong EU và Úc. Một lần nữa, đó là 8sleep.com/huberman. Và bây giờ là phần thảo luận của tôi về NAD và tuổi thọ với Tiến sĩ Peter Atea. Peter Atea, chào mừng bạn. Bạn khỏe không? Thật tuyệt khi gặp lại bạn. Thật tuyệt khi có mặt ở đây lần nữa. Chúng ta có nên phân tích vấn đề NAD này không? Tôi nghĩ chúng ta nên làm vậy. Bạn có phiền nếu tôi thiết lập một chút khung không? Tuyệt vời. Vì vậy, đối với những người muốn sống lâu nhất có thể, tôi nghĩ có ít nhất bốn loại cách tiếp cận, nói chung mà tôi có thể phân loại. Thứ nhất, tôi sẽ gọi là những điều nên làm và không nên làm. Bạn đã nói rất nhiều về những điều này. Cuốn sách của bạn “Outlive” đã đề cập rất đẹp về những điều này.
Và tôi có xu hướng nhắc lại một số điều bạn nói trong podcast này, cụ thể là, bạn muốn di chuyển một cách hợp lý và đủ thường xuyên, có đủ cardio ở vùng hai, thực hiện các bài tập kháng lực, giữ cho kết nối giữa dây thần kinh và cơ bắp mạnh mẽ, tránh những thứ có thể dẫn đến việc ngã và không thể di chuyển.
Ăn uống đúng cách.
Có một danh mục hoàn toàn về những điều đó.
Chúng ta sẽ không nói về điều đó hôm nay, mặc dù có thể chúng ta sẽ đề cập một chút.
Và biết về di truyền của bạn và đưa ra những quyết định tốt dựa trên di truyền của bạn.
Vì vậy, những điều nên làm và không nên làm.
Danh mục thứ hai tôi sẽ đặt dưới cái ô của calo, glucose, insulin, v.v.
Và tất cả đều dẫn đến, ít nhất trong tâm trí tôi, mTOR, mục tiêu của rapamycin ở động vật có vú, một phân tử được biểu hiện mạnh mẽ trong quá trình phát triển và hầu như tất cả các tế bào trong cơ thể.
Và sau đó, trong suốt cuộc đời, nó giảm dần trong thời kỳ dậy thì, đặc biệt, hãy nói rằng từ thời thơ ấu đến dậy thì, các tế bào đang biểu hiện rất nhiều mTOR và chúng đang phát triển như điên.
Và chúng ta thường liên kết giai đoạn đầu của cuộc sống với tuổi trẻ, không phải lão hóa, vì chúng ta nghĩ về nó như một loại dấu thời gian thay vì một động từ.
Nhưng tôi sẽ lập luận như một nhà sinh học thần kinh phát triển rằng đó là một trong những giai đoạn lão hóa nhanh nhất trong toàn bộ cuộc đời của chúng ta.
Hãy nhìn vào một bức ảnh của bạn khi bạn năm tuổi.
Hãy nhìn vào một bức ảnh của bạn khi bạn tám tuổi so với 15 tuổi.
Bạn trông rất khác và kích thước của bạn cũng khác biệt rõ rệt.
Nhân tiện, tôi vừa thực hiện bài tập này vì sinh nhật lần thứ 16 của con gái tôi sắp đến.
Và chúng tôi chụp một bức ảnh của cô ấy mỗi năm vào phút giây cô ấy ra đời.
Vì vậy, chúng tôi có một bức ảnh của cô ấy mỗi năm cầm một chiếc đồng hồ ghi 3.56 vào lúc 3.56 chiều.
Bởi vì đó là lúc cô ấy ra đời.
Và tôi vừa xem lại và lấy từng bức ảnh trong 16 năm qua từ ngày cô ấy ra đời cho đến bây giờ.
Và bạn đúng.
Những thay đổi lớn nhất thực sự xảy ra trong khoảng 10 năm đầu tiên.
Sự khác biệt giữa việc 13 và 14 tuổi, 14 và 15 tuổi, 15 và 16 tuổi trở nên ngày càng ít đi. Trong khi đó, việc chuyển từ hai sang ba, từ ba sang bốn và từ bốn sang năm là những thay đổi vô lý. Đúng vậy. Ý tôi là, cùng một bộ não phải học cách điều khiển một cơ thể hoàn toàn mới mỗi năm về cách di chuyển, chiều dài chi, v.v. Vì vậy, nhiều phương pháp chống lão hóa hoặc kéo dài tuổi thọ được gọi là thuộc lĩnh vực này liên quan đến những thứ như hạn chế calo hoặc sử dụng thuốc như rapamycin. Và tất nhiên, mục tiêu của rapamycin ở động vật có vú là để loại bỏ insulin dư thừa, glucose trong máu và từ đó giảm hoạt động của mTOR. Vì vậy, về cơ bản là làm chậm sự phát triển của tế bào. Tất cả điều đó phù hợp với logic rằng mTOR không chỉ liên quan đến sự phát triển mà còn với lão hóa, vì sự phát triển chính là lão hóa. Và sau đó tôi sẽ nói rằng có một danh mục thứ ba và đó là danh mục mà chúng ta sẽ nói đến hôm nay, đó là nhắm vào các con đường tế bào cụ thể mà một số người cho là có thể thú vị cho việc kéo dài tuổi thọ. Và con đường mà chúng ta sẽ dành một chút thời gian là con đường NAD. R, NMN, NAD là những nhân tố chính và chúng ta sẽ nói về một số bước sinh hóa và enzym ở giữa. Và sau đó tôi nghĩ có một danh mục thứ tư, mà chúng ta có thể nói là làm mọi thứ, ngay cả những thứ kỳ quái nhất. Đây là một danh mục hiếm. Có những người như Brian Johnson dành nhiều thời gian trong danh mục này, đặc biệt là sử dụng liều cao polyphenol, hạn chế lượng calo của họ chỉ trong phần đầu của ngày. Tôi nghĩ bữa tối của anh ấy vào lúc 11 giờ sáng. Tôi không biết liệu nó có còn được coi là bữa tối vào lúc 11 giờ sáng hay không. Nhưng miếng cuối cùng của anh ấy là, tôi tin là, vào lúc 11 giờ sáng, làm mọi thứ từ ánh sáng đỏ đến PRP, huyết tương giàu tiểu cầu, xin lỗi, và về cơ bản là phương pháp “bồn rửa nhà bếp” cho việc kéo dài tuổi thọ và lão hóa. Tôi có bỏ lỡ danh mục nào không?
Tôi sẽ diễn đạt nó hơi khác một chút vì tôi thích các danh mục phải rõ ràng, loại trừ lẫn nhau và bao quát toàn diện. Vì vậy, tôi không chắc mình sẽ diễn đạt theo cách đó. Tôi có thể nói rằng, danh mục một là những hành vi thiết yếu mà bạn không có lựa chọn nào khác ngoài việc tham gia vào, dù bạn có muốn hay không. Bạn phải ăn, bạn phải ngủ, bạn phải di chuyển; bạn chỉ có sự lựa chọn trong việc bạn có muốn làm những điều đó đúng cách hay không đúng cách. Hoặc bạn có muốn làm những điều đó theo cách thúc đẩy sức khỏe hay làm suy yếu sức khỏe, đúng không? Một lần nữa, không có ai nghe chúng ta mà không ăn. Nhưng bạn có thể chọn ăn bao nhiêu, ăn cái gì và khi nào ăn. Không có ai còn sống mà không di chuyển vì chuyển động là sự sống và sự vắng mặt của sự sống là sự vắng mặt của chuyển động. Nhưng bạn chắc chắn có thể chọn di chuyển rất ít. Bạn có thể chọn di chuyển nhiều và bạn có thể quyết định cách bạn di chuyển. Bạn đã đề cập đến điều đó rồi, đúng không? Bạn có thể di chuyển theo một cách nhất định để đưa hệ thống aerobic của bạn vào một vùng tối đa hóa sự oxy hóa chất béo. Chúng tôi gọi đó là vùng hai. Bạn có thể di chuyển ở một mức độ mà bạn tiêu thụ một lượng oxy khổng lồ ở mức aerobic tối đa của bạn. Bạn có thể chọn di chuyển theo cách sử dụng sức đề kháng và trọng lực chống lại bạn và tất cả những thứ như vậy. Tương tự, tất cả chúng ta đều phải ngủ, đúng không? Matt Walker có lẽ sẽ nói với chúng ta số ngày mà bạn có thể sống mà không ngủ trước khi bạn thực sự chết. Nhưng một lần nữa, bạn có rất nhiều sự lựa chọn trong cách bạn làm điều đó. Dù sao, tôi đồng ý. Đó là loại danh mục một, nhưng đó là cách tôi sẽ diễn đạt nó. Và sau đó, tôi sẽ đưa vào danh mục hai những phân tử mà bạn sẽ lấy từ bên ngoài để cố gắng tác động đến bất kỳ hệ thống nào trong số đó. Và có thể, và một lần nữa, tôi không nói rằng khung của tôi là đúng và của bạn thì không. Tôi chỉ đang nói rằng đây là cách tôi suy nghĩ về nó.
Tôi sẽ nói rằng, những phân tử nào mà tôi có thể sử dụng để nhắm mục tiêu cụ thể vào các quá trình bệnh lý?
Tôi nghĩ rằng, nếu bạn muốn sống lâu hơn, và tôi đã mô tả điều này, tôi nghĩ, trong chương bốn về việc sống, điều đó hóa ra là tương đương về mặt toán học trong xã hội hiện đại với việc trì hoãn sự khởi phát của bệnh mãn tính.
Điều đó không đúng cách đây 100 năm.
Cách đây 100 năm, nếu bạn muốn sống lâu hơn, một vài điều phải đúng.
Bạn không thể chết trong khi sinh con vì điều đó là một cú sốc lớn đối với tỷ lệ tử vong.
Và sau đó, bạn phải không bị nhiễm trùng hoặc không bị chấn thương.
Và có thể cách đây 150 năm, đó là trường hợp.
Nhưng ngày nay, hầu hết những điều đó đã được giải quyết nhờ kháng sinh, vệ sinh và phép màu hiện đại của việc sinh con trong thời đại này.
Vì vậy, bây giờ để bạn và tôi sống lâu hơn, chúng tôi về cơ bản phải trì hoãn sự khởi phát của bệnh tim mạch, bệnh mạch máu não, ung thư, bệnh thoái hóa thần kinh, các bệnh sa sút trí tuệ và các bệnh chuyển hóa.
Chúng tôi phải trì hoãn sự khởi phát của những điều đó.
Càng trì hoãn sự khởi phát, chúng tôi sẽ sống lâu hơn.
Vì vậy, bạn có thể sử dụng mọi thứ mà bạn đã nói đến trong danh mục đầu tiên để góp phần vào điều đó.
Nhưng bạn cũng có một danh mục khác mà bạn có thể sử dụng các phân tử nhắm mục tiêu cụ thể vào những điều đó.
Bạn có thể sử dụng metformin hoặc một chất ức chế SGLT2 hoặc một chất chủ vận GLP1, và bạn sẽ tác động trực tiếp đến những điều đó.
Bạn có thể sử dụng một chất ức chế PCSK9 hoặc một loại statin hoặc axit benpedoic.
Bạn sẽ tác động trực tiếp đến các quá trình bệnh lý đó.
Bạn sẽ trì hoãn sự khởi phát của những bệnh đó và bạn sẽ giảm tỷ lệ tử vong liên quan đến chúng.
Sau đó, tôi sẽ chuyển sang một danh mục thứ ba, đó là, có những phân tử ngoại sinh nào mà bạn có thể sử dụng không, không nhắm mục tiêu vào một bệnh cụ thể, nhưng chúng ta sẽ đưa chúng vào một danh mục gọi là bảo vệ tuổi già, tức là chúng nhắm mục tiêu vào các đặc điểm và con đường lão hóa mà bạn đã mô tả.
Vì vậy, chúng ta nói về tất cả những điều này xảy ra trong một kiểu hình lão hóa, nơi mà chúng ta thấy nhiều viêm hơn. Chúng ta thấy sự gia tăng lớn hơn của các tế bào lão hóa. Chúng ta thấy khả năng cảm nhận dinh dưỡng của mTOR bị giảm, mà bạn mô tả là có lẽ là hệ thống cảm nhận dinh dưỡng quan trọng nhất trong cơ thể chúng ta. Vì vậy, chúng ta có từ 9 đến 14, con số này cứ thay đổi một cách tùy ý, nhưng thực sự không quan trọng. Chúng ta có những điều cốt lõi mà mọi người đều đồng ý xác định kiểu hình lão hóa là gì, và liệu chúng ta có thể sử dụng các phân tử ngoại lai để nhắm mục tiêu cụ thể vào những điều đó không? Bạn đã đưa ra một ví dụ, mà tôi sẽ lập luận là ví dụ tốt nhất duy nhất, đó là rapamycin. Vì vậy, rapamycin nhắm vào một dấu hiệu rất cụ thể của lão hóa, và chúng ta có thể nói về bằng chứng thực nghiệm để gợi ý rằng điều đó giúp bạn sống lâu hơn. Vì vậy, tôi sẽ nói rằng đó là ba danh mục lớn. Sau đó, về cơ bản, danh mục thứ tư bạn có thể nói là làm thế nào để kết hợp tất cả chúng lại với nhau và bạn muốn quyết liệt đến mức nào trong việc đạt được điều đó? Tất nhiên, không có điều gì trong số này đề cập đến một lĩnh vực khác mà tôi muốn nói đến mà chúng ta sẽ không bàn đến hôm nay, đó là tất cả những điều đó ảnh hưởng như thế nào đến sức khỏe cảm xúc, hạnh phúc và sự an lạc, nơi mà không có những điều khác này quan trọng nếu bạn không hạnh phúc. Bạn đã thực hiện rất nhiều podcast về chủ đề đó, đúng không? Bạn đã có Paul Conte tham gia, nơi bạn đi qua việc hiểu bản thân và tâm trí của chúng ta và tại sao điều đó cũng là một phần rất quan trọng, vì nó thực sự ảnh hưởng đến tuổi thọ của bạn. Bởi vì nếu phần đó không hoạt động, rất khó để điều chỉnh cái thùng đầu tiên, vì cái thùng đầu tiên đòi hỏi rất nhiều công sức. Vì vậy, nếu bạn không thể tự điều chỉnh, rất khó để điều chỉnh những điều nên và không nên làm. Nhưng ngay cả khi không tính đến việc chỉ kéo dài tuổi thọ, nó cũng ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống, đó là ý tưởng về khoảng thời gian sức khỏe. Vì vậy, tôi đoán đó chỉ là cách tôi định hình nó một chút khác biệt, nhưng nó có phần sâu sắc hơn.
rối rắm ở chỗ chúng ta nói về các hành vi, các phân tử ngoại sinh nhắm vào các bệnh, các phân tử ngoại sinh nhắm vào quá trình lão hóa. Ngoài thực phẩm, bạn sử dụng những phân tử ngoại sinh nào? Tôi sử dụng một vài loại, đúng không? Vì vậy, tôi sử dụng một số loại nhắm vào bệnh cụ thể, đúng không? Tôi dùng một chất ức chế PCSK9, tôi dùng Axit Bempadoic, tôi dùng một chất ức chế SGLT2, và sau đó tôi dùng ít nhất một loại chỉ dựa trên niềm tin vào khả năng bảo vệ tế bào của nó, đó là Rhysrapamycin. Và cũng vậy, chất ức chế SGLT2, tôi nghĩ, có lẽ cũng có tác dụng bảo vệ tế bào một cách rộng rãi. Và chúng ta thậm chí có thể nói về điều đó một chút liên quan đến sự thành công của một trong những phân tử đó gọi là canagaflozin trong chương trình thử nghiệm can thiệp, ITP, mà tôi chắc chắn chúng ta sẽ nói đến trong bối cảnh NAD nữa. Bạn dùng liều lượng Rhysrapamycin bao nhiêu? Tôi dùng tám miligam một lần mỗi tuần trong thời gian tôi có thể chịu đựng, nhưng thường thì tôi phải nghỉ ngơi. Tại sao lại như vậy? Tôi bị những vết loét Aptus ác tính, những vết loét nhỏ trong miệng. Vết loét miệng? Vâng. Ugh. Khoảng 10% người bị chúng. Thật mâu thuẫn, đây có lẽ là dấu hiệu sinh học duy nhất mà chúng ta có. Vì vậy, tôi âm thầm vui mừng khi biết rằng ít nhất tôi đang nhận được một lô Rhapamycin tốt. Bởi vì tác dụng phụ. Bởi vì những tác dụng phụ khốn khổ này. Thú vị. Nhưng thực tế, điều đó có nghĩa là tôi có lẽ dùng nó trong hai tháng và sau đó ngừng một tháng. Dùng trong hai tháng, ngừng một tháng hoặc khoảng đó. Ý tưởng ở đây là bạn đang hạn chế MTOR. Bạn đang khiến tế bào của mình phát triển ít hơn, trưởng thành chậm hơn, và theo cách đó, làm chậm quá trình lão hóa. Đó có phải là ý tưởng không? Vâng. Ý tôi là, và đây sẽ là một chủ đề quan trọng hôm nay, đúng không? Chúng ta có thể nói cả ngày về các cơ chế và các lập luận lý thuyết về lý do tại sao nó lại hoạt động. Và tôi nghĩ rằng niềm tin của tôi về việc sử dụng Rhapamycin ít liên quan đến việc nhìn vào lời giải thích phân tử về lý do tại sao RAPA hoạt động, mặc dù tôi thấy điều đó khá thuyết phục.
Và tại sao việc ức chế MTOR lại kích thích quá trình tự thực bào?
Tại sao điều đó lại ức chế các tế bào về bản chất?
Nhưng thật sự, niềm tin của tôi về MTOR chủ yếu dựa trên dữ liệu thực nghiệm.
Điều mà thực sự đang thiếu trong câu chuyện về NAD, điều này chúng ta sẽ thảo luận.
Vì vậy, dữ liệu thực nghiệm thuyết phục hơn rất nhiều, đúng không, khi bạn nhìn vào việc sử dụng RAPA mycin hoặc các dẫn xuất của nó, chẳng hạn như Everolimus, khi bạn nhìn vào việc sử dụng những phân tử này cho các sinh vật gần gũi nhất với loài mà bạn quan tâm.
Vì vậy, nhìn vào các động vật có vú như chuột và linh trưởng nhỏ, nhìn vào ruồi trái cây, nhìn vào giun và thậm chí nhìn vào nấm men, mặc dù điều đó xa chúng ta đến mức bạn có thể lập luận rằng đó là điều ít quan trọng nhất.
Bạn thấy điều gì đó mà bạn không thấy ở bất kỳ phân tử nào khác, đó là sự kéo dài tuổi thọ đồng nhất.
Không có phân tử nào khác đã làm được điều này.
Rất quan trọng để hiểu rằng chỉ có hai can thiệp, dừng lại, đã từng kéo dài tuổi thọ trên bốn loại eukaryote đó.
Hạn chế calo.
Và RAPA mycin.
Điều này rất quan trọng, đúng không?
Bạn cảm thấy thế nào khi bạn dùng RAPA mycin ngoài việc bị loét miệng?
Vâng, mà may mắn thay không thường xuyên xảy ra.
Tôi không cảm thấy gì cả và rất ít bệnh nhân của tôi dùng nó vì có thể 10% bệnh nhân của tôi cũng dùng nó.
Tôi chưa bao giờ nghe, thực ra điều đó không đúng.
Tôi có thể đã nghe hai người nói rằng họ cảm thấy tốt hơn khi dùng nó, nhưng tôi không biết phải hiểu điều đó như thế nào.
Có phải nó tương tác với việc hạn chế calo hay va chạm với việc thừa calo, nghĩa là nếu bạn đang dùng RAPA mycin, nhưng bạn hơi vượt quá nhu cầu calo của mình, có thể bạn đang cố gắng tăng một chút cân nặng hoặc tình cờ ăn quá nhiều chỉ vì lý do nào đó.
Nó có va chạm với tác động tích cực tiềm năng của RAPA mycin trong việc làm chậm lão hóa không?
Vâng, đó là một câu hỏi hay, Andrew.
Tôi không biết.
Tôi không nghĩ chúng ta biết.
Chúng ta biết rằng có một kết quả rất quan trọng khác mà chúng ta đang chờ đợi, đó là nghiên cứu về lão hóa ở chó của Matt Caberlin, sẽ là một kết quả thú vị vào năm 2026.
Chúng ta cũng đang chờ đợi một kết quả khác từ Đại học San Antonio, xem xét một thử nghiệm khác trên động vật có vú.
Một lần nữa, tôi nghĩ rằng hai nghiên cứu đó sẽ rất thú vị vì chúng ta có một lượng lớn dữ liệu từ chuột, rất dễ tái tạo và tái tạo trong các mô hình chuột thực sự tốt.
Như bạn biết, tôi chắc chắn từ công việc của bạn, mô hình bạn chọn rất quan trọng và trong một thế giới lý tưởng, bạn muốn sử dụng một mô hình chuột không bị cận huyết, gần gũi hơn với những gì chúng ta quan tâm, đó là chính chúng ta.
Khi bạn thấy nhiều phòng thí nghiệm nhận được cùng một kết quả lặp đi lặp lại, bất kể họ thực hiện như thế nào, bạn thực sự bắt đầu tin rằng có một tín hiệu ở đó.
Bây giờ, để có thể thấy điều này ở một động vật có vú bậc cao hơn và cuối cùng là ở những chú chó bạn đồng hành, nơi mà Matt Caberlin đang nghiên cứu, tôi nghĩ điều đó sẽ rất thú vị.
Tôi thường nói với bệnh nhân của mình, “Nhìn này, vào năm 2026, tôi sẽ cảm thấy có nhiều niềm tin hơn về việc sử dụng rapamycin và kê đơn cho một số bệnh nhân của mình, mặc dù không phải hầu hết, hoặc tôi sẽ xem xét lại điều này và nói, “Có thể chúng ta không nên sử dụng điều này,” đúng không?
Bởi vì tôi thực sự nghĩ rằng nghiên cứu trên chó sẽ có nhiều thông tin hơn.
Nhưng một lần nữa, chúng ta sẽ phải chờ xem điều đó cho thấy gì.
Không đi quá xa khỏi chủ đề, theo hiểu biết của tôi, nghiên cứu trên chó đã bị dừng lại vì thiếu kinh phí liên bang.
Nó có tiếp tục không?
Nó sẽ tiếp tục.
Ban đầu, không có đủ kinh phí để thực hiện nghiên cứu một cách đầy đủ, và sau đó hóa ra có một khoản thiếu hụt khoảng 2,5 triệu đô la để thực hiện nghiên cứu mà Matt thực sự muốn làm, và sau đó thực sự một nhóm chúng tôi đã quyên góp số tiền đó cho Matt và thực hiện điều đó.
Vì vậy, tôi và một vài bệnh nhân của tôi cùng một số người khác đã cùng nhau góp tiền.
để thu hẹp khoảng cách.
Nhưng đúng vậy, điều mà NIH đã rút lại một cách khó hiểu và, theo quan điểm của tôi, hoàn toàn sai lầm
là chương trình giám sát đang diễn ra, nguồn tài trợ cho chương trình giám sát đang diễn ra
sẽ cho phép loại công việc này tiếp tục và cho phép theo dõi nhiều hơn về điều này.
Vì vậy, thật không may, cho đến khi chúng ta có thể nhận được nhiều nguồn tài trợ hơn, chúng ta sẽ không thể
làm được nhiều như chúng ta muốn và hiểu điều này.
Điều này lại càng khó hiểu hơn khi bạn nhìn vào một số điều được tài trợ, thật khó để tin rằng
không có câu hỏi nào thú vị hơn ngay bây giờ trong sinh học so với loại thuốc này dường như
rất hứa hẹn.
Tại sao chúng ta lại không muốn biết liệu đây có phải là thứ mà tất cả chúng ta nên sử dụng hay không là một điều bí ẩn
đối với tôi.
Vâng.
Tôi đã tham gia các ban nghiên cứu của NIH trong nhiều năm để xem xét các khoản tài trợ.
Tôi đã rời khỏi vai trò thành viên chính thức cách đây hơn một năm, và tôi có thể nói với bạn rằng
toàn bộ quy trình được thiết kế để tập trung vào những công việc tốt nhất và thú vị nhất có thể,
nhưng hiện nay có một số đặc điểm khiến cho phần lớn công việc đã hoàn thành được tài trợ, mặc dù chúng ta vẫn nói, “Ôi, điều đó hoạt động như thế nào?”
Nhưng dù sao, chúng ta có thể có một cuộc thảo luận khác về tài trợ, nhưng tôi đã phải
hỏi.
Tôi rất tò mò.
Vì vậy, hy vọng rằng nghiên cứu đó sẽ được hoàn thành, và cảm ơn vì đã gây quỹ.
Hãy nói về NAD.
Vâng.
Nó có mặt trong hầu hết mọi tế bào của cơ thể ngoại trừ tế bào hồng cầu, đúng không?
Bạn biết đấy, tôi thậm chí không biết liệu nó có trong tế bào hồng cầu hay không.
Cảm giác của tôi là tôi chưa bao giờ kiểm tra, để thành thật với bạn, nhưng vì tế bào hồng cầu có
một con đường chuyển hóa khác nơi chúng hoàn toàn là glycolytic, chúng sẽ không cần nó theo cách mà những tế bào khác cần, nhưng chúng có thể vì chúng vẫn trải qua
tiềm năng redox.
Vì vậy, có thể NAD có mặt trong mọi tế bào.
Và nó thường được cho là liên quan đến sản xuất năng lượng và các con đường ty thể
trong mọi tế bào.
Đúng vậy.
NAD, một lần nữa, là một trong những phân tử phổ biến nhất trong cơ thể. Hầu hết những gì nó làm, và tôi nói hầu hết, có nghĩa là khoảng từ năm đến sáu trăm con đường sử dụng NAD như một đồng yếu tố, có nghĩa là nó không bị tiêu thụ trong một phản ứng hóa học, mà thay vào đó, nó hoạt động như một phương tiện vận chuyển electron. Vì vậy, NAD và NADH về cơ bản chơi trò bắt bóng với electron. Và đó là 99% những gì NAD đang làm trong cơ thể. Vì lý do đó, NAD được điều chỉnh rất chặt chẽ trong cơ thể. Mức độ NAD trong tế bào được điều chỉnh rất chặt chẽ. Điều này không nên gây ngạc nhiên. Giống như glucose, được điều chỉnh rất chặt chẽ, pH, hoặc nồng độ ion hydro, cũng được điều chỉnh rất chặt chẽ. Chúng ta, với tư cách là một loài, không thể sống sót ngoài một dải pH rất hẹp, đúng không? Nếu nó dưới bảy hoặc trên 7.8 trên thang điểm từ 0 đến 14, chúng ta sẽ chết, hết sức. Tương tự, NAD cũng được quản lý qua tất cả các độ tuổi và tất cả các điều kiện sinh lý trong một dải rất chặt chẽ. Có một nơi khác mà NAD xuất hiện, và điều đó xuất hiện như một chất nền, đúng không? Vì vậy, đồng yếu tố có nghĩa là được sử dụng, đồng enzyme được sử dụng, nhưng không bị tiêu thụ, được tái chế. Đó là 99% của nó. Một phần nhỏ trong số đó được sử dụng. Và nó được sử dụng bởi những thứ gọi là sirtuins, tiêu thụ NAD như một chất nền thực sự trong quá trình sửa chữa DNA. Có thể chúng ta có thể đi sâu vào điều này, nhưng đây thực sự là nơi câu chuyện bắt đầu. Cũng như tôi nhớ, đây là nơi câu chuyện bắt đầu. Đúng vậy. Đó là một số thí nghiệm mà các sirtuins bị đột biến theo một hướng nào đó, có nghĩa là tăng chức năng hoặc mất chức năng. Ngày nay, mọi người nghe đến tăng chức năng, và họ ngay lập tức nghĩ đến các chủ đề liên quan đến đại dịch, nhưng tăng chức năng là một cách để thay đổi gen thường để tăng cường chức năng, tăng cường độ bền của nó, hoặc trong một số trường hợp, để cứu một kiểu hình nơi bạn có một con chuột knockout thiếu một gen. Vì vậy, đó là mất chức năng hoặc một dòng nấm men thiếu một gen, và sau đó bạn thực hiện thí nghiệm cứu chữa tăng chức năng.
Bạn tái giới thiệu gen mà bạn quan tâm. Đây là một thí nghiệm quan trọng – tôi thậm chí không gọi nó là một kiểm soát. Đây là một thí nghiệm quan trọng trong mọi trường hợp, vì việc mất chức năng sẽ cho bạn biết rất nhiều. Nhưng việc tăng chức năng và mất chức năng, giả sử rằng các kết quả phù hợp, sẽ cho bạn biết nhiều, nhiều hơn nữa. Đây là một trong những lĩnh vực chính – tôi nghĩ điều này rất quan trọng để nhấn mạnh – nơi di truyền học ở người thực sự gặp khó khăn, vì bạn có thể gặp những người có đột biến trong một con đường cụ thể, như con đường sonic hedgehog. Họ có chức năng giảm đối với sonic hedgehog, và họ có thể thực sự thiếu một chiếc răng lớn ở giữa, vì vai trò của sonic hedgehog ở đường giữa – và bạn có thể nói, OK, thì, mất chức năng, đây là vai trò của sonic hedgehog. Nhưng thí nghiệm lý tưởng là đưa gen trở lại và sau đó cứu vãn kiểu hình đó, vì như bất kỳ tâm trí logic nào cũng có thể nói, có thể có nhiều thứ ở phía dưới sonic hedgehog có thể tạo ra kiểu hình mà bạn quan sát. Nhưng nếu bạn đưa sonic hedgehog trở lại, vâng, điều đó vẫn đúng. Và bạn có thêm sự đảm bảo rằng đó là gen mà bạn quan tâm. Về certuans, tôi nhớ họ đã xóa certuans trong nấm men. Hãy sử dụng một ví dụ khác về tiêu chuẩn vàng ở đây, hoặc một ví dụ tuyệt vời. Gần đây tôi đã thực hiện một podcast với Dina Dubal từ UCSF về Clotho, một câu chuyện khoa học tuyệt vời. Và đó là một câu chuyện tuyệt vời, vì nó cho thấy cách mà những tai nạn có thể dẫn đến những phát hiện vĩ đại. Có một nhà nghiên cứu ở Nhật Bản rất quan tâm đến việc hiểu biết về tăng huyết áp, huyết áp cao. Và họ đã tạo ra một mô hình chuột nơi họ đang cố gắng loại bỏ một số kênh natri nhất định để xem liệu họ có thể làm rối loạn huyết áp hay không. Và sau đó có một dòng chuột với một loại bỏ mà chết rất, rất nhanh. Nó phát triển một bệnh thần kinh di truyền tàn khốc và chết rất nhanh. Và như một nhà khoa học tốt, anh ấy không nói, ồ, điều đó thật tệ.
Tôi sẽ loại bỏ cái đó, vì nó không cung cấp cho tôi điều tôi muốn, đó là sự thay đổi huyết áp. Và anh ấy đã tìm ra điều gì đang xảy ra. Anh ấy phát hiện ra rằng có một gen nhất định mà anh ấy đã tìm thấy không phải là một chất vận chuyển natri, mà thay vào đó là gen khác. Anh ấy đã đặt tên cho nó là Clotho. Vì vậy, bạn có một bằng chứng duy nhất ngay bây giờ, đó là nếu bạn loại bỏ gen đó, bạn sẽ giết chết một con vật rất nhanh chóng. Bây giờ, điều đó không có nghĩa là đó là gen trường thọ. Bạn phải thực hiện thí nghiệm khác để xác nhận điều đó. Bạn phải biểu hiện quá mức gen đó và đặt câu hỏi, liệu bạn có sống lâu hơn không? Và quả thực, khi họ biểu hiện quá mức gen mà họ vừa loại bỏ và giết chết con chuột, nó đã sống lâu hơn từ 15% đến 20%. Vì vậy, nó vừa cần thiết vừa đủ cho cuộc sống kéo dài. Đó là cách bạn có thể nói, ồ, đó là gen trường thọ. Như nhiều người trong số các bạn đã biết, tôi đã sử dụng AG1 hơn 10 năm nay. Vì vậy, tôi rất vui mừng rằng họ đang tài trợ cho podcast này. Để rõ ràng, tôi không sử dụng AG1 vì họ là nhà tài trợ, mà họ là nhà tài trợ vì tôi sử dụng AG1. Thực tế, tôi sử dụng AG1 một lần và thường là hai lần mỗi ngày. Và tôi đã làm điều đó kể từ khi bắt đầu từ năm 2012. Có rất nhiều thông tin mâu thuẫn hiện nay về dinh dưỡng đúng cách. Nhưng đây là điều có vẻ như có sự đồng thuận chung. Dù bạn là người ăn tạp, người ăn thịt, người ăn chay hay người thuần chay, tôi nghĩ mọi người đều đồng ý rằng bạn nên lấy phần lớn thực phẩm của mình từ các nguồn không chế biến hoặc chế biến tối thiểu, điều này cho phép bạn ăn đủ nhưng không ăn quá nhiều, nhận đủ vitamin và khoáng chất, probiotics và vi chất dinh dưỡng mà tất cả chúng ta cần cho sức khỏe thể chất và tinh thần. Bây giờ, cá nhân tôi là một người ăn tạp và tôi cố gắng lấy phần lớn thực phẩm của mình từ các nguồn không chế biến hoặc chế biến tối thiểu. Nhưng lý do tôi vẫn sử dụng AG1 một lần và thường là hai lần mỗi ngày là vì nó đảm bảo tôi nhận đủ tất cả các vitamin, khoáng chất, probiotics, v.v.
Nhưng nó cũng có các adaptogen để giúp tôi đối phó với căng thẳng.
Nó cơ bản là một chính sách bảo hiểm dinh dưỡng nhằm tăng cường chứ không thay thế thực phẩm chất lượng.
Vì vậy, bằng cách uống một phần AG1 vào buổi sáng và một lần nữa vào buổi chiều hoặc tối, tôi đã đáp ứng
tất cả các nhu cầu dinh dưỡng cơ bản của mình.
Và tôi, giống như nhiều người khác sử dụng AG1, báo cáo cảm thấy tốt hơn rất nhiều ở nhiều khía cạnh quan trọng, chẳng hạn như mức năng lượng, tiêu hóa, giấc ngủ và nhiều hơn nữa.
Vì vậy, trong khi nhiều loại thực phẩm bổ sung hiện có thực sự hướng đến việc đạt được một kết quả cụ thể,
AG1 là dinh dưỡng cơ bản được thiết kế để hỗ trợ tất cả các khía cạnh của sức khỏe liên quan đến
sức khỏe tâm thần và sức khỏe thể chất.
Nếu bạn muốn thử AG1, bạn có thể truy cập drinkag1.com/huberman để nhận một ưu đãi đặc biệt.
Họ sẽ tặng bạn năm gói du lịch miễn phí với đơn hàng của bạn cộng với một năm cung cấp Vitamin D3K2.
Một lần nữa, đó là drinkag1.com/huberman.
Vậy hãy đến với câu chuyện về certuitan.
Nó quay trở lại cuối những năm 90.
Matt Caberlin, một lần nữa, điều này thật tuyệt vời, đúng không?
Vì vậy, bạn có người này là một trong những chuyên gia hàng đầu hoặc một trong những chuyên gia hàng đầu
về công việc đang diễn ra ngày nay với Rapa Mycin cùng với một trong những đồng nghiệp của ông, David Sabatini
và một vài người khác.
Nhưng khi Matt là một nghiên cứu sinh, ông đã thực hiện một thí nghiệm trên một chủng chuột, xin lỗi, một chủng
men.
Tôi nghĩ đó là chủng men W-303.
Và ông đã tăng cường biểu hiện certuit.
Và thật bất ngờ, men sống lâu hơn.
Một năm sau, một người khác trong cùng một phòng thí nghiệm đã lấy một chủng men khác và hạn chế calo cho chúng, và chúng cũng sống lâu hơn.
Tôi quên tên của chủng đó.
Tôi quên chủng đó là gì.
Nó là một cái gì đó 316, nhưng đó là một chủng men khác.
Vào thời điểm đó, một giả thuyết đã xuất hiện, đó là chúng ta có hai chủng men khác nhau.
Và trong một trong số đó, khi bạn tăng cường biểu hiện certuit, gen này, chúng sống lâu hơn.
Và trong chủng khác, nếu bạn hạn chế calo cho chúng, chúng sống lâu hơn.
Giả thuyết dễ hiểu là sự hạn chế calo, mà chúng ta đã biết là kéo dài tuổi thọ, đang hoạt động thông qua certuans. Giả thuyết đó đã sụp đổ khoảng bốn năm sau khi Matt Cabralen, lần này cùng với Brian Kennedy, thực hiện một thí nghiệm khác trên một chủng nấm men thứ ba khác cho phép họ kiểm tra giả thuyết, vì có một vấn đề với câu chuyện tôi vừa kể. Khi bạn lấy chủng 303, đây là chủng mà khi biểu hiện quá mức certu thì sống lâu hơn, nếu bạn lấy chủng đó và hạn chế calo, không có sự thay đổi nào. Điều đó thật kỳ lạ. Càng kỳ lạ hơn nữa là khi bạn lấy chủng 316, và đây là chủng sống lâu hơn với sự hạn chế calo. Nếu bạn biểu hiện quá mức certu, không có sự thay đổi nào. Vì vậy, ngay từ đầu, câu chuyện không hợp lý, nhưng nó càng được củng cố rằng câu chuyện đó không hợp lý. Khi Brian và Matt công bố vào năm 2004, và bạn có một chủng khác, Chúa ơi, tôi quên tên. Nó giống như BY4742, những điều này không quan trọng. Nếu bạn hạn chế calo, chúng sống lâu hơn. Nếu bạn biểu hiện quá mức certu, chúng sống lâu hơn. Nếu bạn làm cả hai, chúng sống còn lâu hơn nữa. Nó là cộng dồn. Một lần nữa, điều này càng gợi ý rằng việc biểu hiện quá mức certu và sự hạn chế calo độc lập và riêng biệt kéo dài tuổi thọ. Đây là những con đường song song. Chúng là những con đường song song. Vì lý do mà thành thật mà nói tôi không hiểu, Andrew, vẫn có những người khẳng định rằng lợi ích của certu và việc biểu hiện quá mức là thông qua con đường hạn chế calo và ngược lại. Điều đó là sai. Đọc tài liệu của tôi, bên cạnh mỗi người mà tôi đã nói chuyện về vấn đề này, bao gồm cả Matt Caberlin, người đã thực hiện nhiều nghiên cứu nhất về vấn đề này, là không có bằng chứng nào cho thấy sự hạn chế calo và certuans hoạt động thông qua cùng một con đường. Theo nghĩa đó, tôi nghĩ có sự đồng thuận tương đối đồng nhất rằng sự hạn chế calo kéo dài tuổi thọ trên các hệ thống mô hình mà chúng ta đã thảo luận. Còn con người thì sao?
Cụ thể thì sao?
Nó có kéo dài tuổi thọ không?
Thí nghiệm đó chưa bao giờ được thực hiện và sẽ không bao giờ được thực hiện.
Câu đùa mà tôi đang cố gắng thiết lập là câu mà tôi sẽ nói bây giờ, đó là không ai muốn tham gia vào thí nghiệm kiểm soát.
Nói vậy, không ai muốn tham gia vào thí nghiệm điều trị cả.
Bạn đã làm tôi bối rối.
Bạn đã làm tôi bối rối.
Bạn đã đến trước tôi.
Không ai muốn ở trong nhóm điều trị vì nó yêu cầu ăn rất ít.
Câu đùa là bạn có thể sẽ sống lâu hơn và cảm thấy thậm chí còn tệ hơn.
Đó là sự hạn chế calo, mà nhân tiện, có những cuộc tranh luận thực sự về việc liệu nó có kéo dài tuổi thọ ở con người hay không vì rõ ràng là… Tôi không nên nói rõ ràng.
Tôi nghĩ rằng đó sẽ là một cược rất an toàn rằng sự hạn chế calo nghiêm ngặt sẽ giảm thiểu nguy cơ của hầu hết các bệnh mãn tính, có nghĩa là tôi nghĩ có lý do rất tốt để tin rằng nếu một cá nhân tiêu thụ ít hơn 25% calo so với mức họ nên ăn, nguy cơ mắc bệnh tim mạch, ung thư, bệnh Alzheimer của họ sẽ giảm.
Vấn đề là những điều gì sẽ gia tăng.
Điều đó ảnh hưởng như thế nào đến hệ miễn dịch của bạn?
Điều đó ảnh hưởng như thế nào đến sarcopenia?
Điều đó ảnh hưởng như thế nào đến nguy cơ ngã của bạn?
Đúng, sự yếu đuối.
Đúng vậy, chính xác.
Bạn đổi một nhóm bệnh này lấy một nhóm bệnh khác.
Không rõ ràng rằng tuổi thọ sẽ tăng lên.
Nhân tiện, khi bạn nhìn vào một số tài liệu về động vật, nơi họ sử dụng các giống chuột khác nhau không phải là chuột cận huyết và họ không đặt chúng trong những tình huống kín khí, chúng không sống lâu hơn.
Không phải lúc nào sự hạn chế calo cũng kéo dài tuổi thọ và do đó, có thể nói rằng sự hạn chế calo có thể giảm thiểu sự khởi phát của bệnh mãn tính nhưng điều đó có thể không chuyển thành lợi ích về tỷ lệ tử vong do mọi nguyên nhân dựa trên những bất lợi đó.
Tất cả những điều đó nói lên rằng, tôi nghĩ rằng toàn bộ câu chuyện str2 đã bắt đầu không đúng cách khi mà nó cơ bản đã gắn liền với câu chuyện CR, mà là, “Này, chúng tôi có điều này, CR, mà chúng tôi đã biết từ trước.”
Hạn chế calo.
Đúng, hạn chế calo.
Chúng ta có một điều này, mà trong 50 năm qua, chúng ta đã biết có một tín hiệu thực sự nói rằng
nó kéo dài tuổi thọ.
Chúng ta có nấm men này, nơi nó hoạt động và nấm men khác nơi sự vô hiệu hóa str2 hoạt động.
Ôi, chắc chắn phải là loại này.
Nhưng một lần nữa, nếu bạn đi qua câu chuyện một cách chi tiết như tôi vừa làm, không có bằng chứng nào cho thấy
str2-ins có liên quan gì đến hạn chế calo và ngược lại.
Điều này thật sự thú vị vì tôi nghĩ khi bạn nhìn vào sinh học tế bào và bạn thấy
những con đường song song này, khi bạn thấy những tác động của các thí nghiệm mà thay đổi str2-ins
hoặc thay đổi hạn chế calo độc lập làm tăng tuổi thọ, kết hợp cả hai, bạn
nhận được điều này, cái mà dường như là một hiệu ứng hiệp đồng, nhưng như bạn đã chỉ ra, đó là một
hiệu ứng cộng gộp.
Nó giống như một thí nghiệm khá đơn giản để thực hiện.
Bạn có thể thực hiện một sự tắc nghẽn, đúng không?
Sau đó, bạn có thể đưa trở lại str2-in hoặc điều chỉnh calo và xem liệu bạn có
thực sự, liệu toán học có được điều chỉnh hay không.
Vâng.
Vậy.
Bây giờ, không có điều gì trong số này trả lời câu hỏi mà bạn đã nêu ra.
Đó chỉ là phần mở đầu, đúng không?
Đó giống như, “Câu chuyện này đến từ đâu?”
Nhưng sau đó câu hỏi trở thành, “Chà, nếu bạn tin rằng str2-ins thực sự là một yếu tố
thúc đẩy tuổi thọ, làm thế nào bạn có thể kích hoạt chúng, đúng không?
Làm thế nào để bạn kích hoạt một str2-in?”
Vì vậy, bây giờ chúng ta phải đồng thời bắt đầu giữ những điều có thể đúng hoặc không đúng.
Vì vậy, chúng ta muốn đặt câu hỏi, “Chúng ta có tin rằng những gì chúng ta thấy ở nấm men, mà
tôi nghĩ là phát hiện duy nhất có thể tái tạo mà tôi có thể rút ra?”
Có nghĩa là, đây là một phát hiện có thể tái tạo.
Trong nhiều, nhưng không phải tất cả, các chủng nấm men, nếu bạn biểu hiện quá mức str2-ins, nấm men sẽ
sống lâu hơn.
Vì vậy, hãy để điều đó ở bãi đậu xe như một tuyên bố rất có khả năng.
Bạn sẽ nói, “Chà, nếu nó xảy ra ở nấm men, nó có xảy ra ở ruồi không, nó có xảy ra ở giun không, nó có xảy ra ở động vật có vú không?”
Bạn muốn có thể đánh dấu ba ô đó, vì một lần nữa, đó là một tỷ năm tiến hóa.
Vì vậy, nếu một cái gì đó hoạt động qua một tỷ năm, chúng ta sẽ tự tin hơn nhiều rằng nó hoạt động ở chúng ta.
Đúng vậy.
Tạo ra một con ruồi đột biến, đột biến Drosophila mà biểu hiện quá mức str2-ins, một con giun, đột biến C. elegans mà biểu hiện quá mức str2-ins, đó là một thí nghiệm khá nhanh để thực hiện, vì thời gian sinh sản ngắn của những loài này.
Bây giờ, một con chuột, đó là một thí nghiệm lâu hơn, nhưng tôi đoán tất cả những thí nghiệm đó đã được thực hiện.
Và cái duy nhất mà tôi có thể tìm thấy đã chứng minh được lợi thế sống sót là một thí nghiệm chuột chuyển gen cụ thể mà đã biểu hiện quá mức str6, và thực sự đã làm tăng tuổi thọ của những con chuột đực từ 10 đến 15%.
Vì vậy, đây là một mô hình chuột chuyển gen đã biểu hiện quá mức str6, và những con chuột đó, những con chuột đực sống lâu hơn từ 10 đến 15%.
Những con chuột cái thì không.
Chúng ta có lẽ nên làm rõ một chút về chuột chuyển gen là gì.
Tôi đã nói về chuột knockout. Đó là khi một gen hoặc một số gen bị xóa khỏi bộ gen.
Vì vậy, nó không có tác dụng. Nó không biểu hiện gen đó.
Việc tăng cường chức năng sẽ là đưa lại gen đó vào. Đó sẽ là một con chuột knock-in.
Vì vậy, trong trường hợp đó, bạn vẫn nhận được một số biểu hiện bình thường của gen từ bộ gen nội sinh, nhưng bây giờ bạn có một gen chuyển được chèn vào đó.
Và có đủ loại phức tạp quan trọng liên quan đến điều này, chẳng hạn như nơi gen chuyển được chèn vào.
Nếu nó nằm ở phía hạ lưu của một yếu tố tăng cường mà đặc hiệu cho cơ bắp, thì bạn có thể có một con chuột biểu hiện quá mức str2 và chỉ ở cơ bắp.
Bạn có thể có nó được biểu hiện rộng rãi.
Có một số cách khác nhau mà điều này có thể xảy ra.
Tôi giả định rằng đây là biểu hiện rộng rãi của cái mà bạn đã nói là str6.
Str6, đúng vậy.
Vì vậy, mỗi tế bào trong cơ thể mà thường sẽ biểu hiện str6 sẽ biểu hiện nhiều str6 hơn.
Tôi không nhớ, Andrew, để thành thật với bạn, rằng tôi phải quay lại và xem lại tài liệu.
Tôi không biết liệu điều đó có phải là đặc hiệu cho cơ bắp hay đặc hiệu cho toàn bộ cơ thể. Tôi đoán trừ khi họ làm rõ rằng đó là đặc hiệu cho mô, nếu không thì đó là toàn bộ cơ thể. Vì vậy, khi Peter nói về chuột chuyển gen, anh ấy đang nói về một con chuột có gen chuyển này khiến nó biểu hiện nhiều str2 và str6 hơn so với bình thường. Và hãy giả sử, mặc dù chúng ta không biết chắc chắn điều này, rằng các gen khác trong con chuột này hoạt động như bình thường. Đúng rồi. Vì vậy, để tóm tắt lại, đó là năm 2012, chúng ta có một con chuột chuyển gen này. Bạn đưa str6 vào, bạn làm cho str6 biểu hiện quá mức, và đột nhiên, những con đực sống lâu hơn 10%. Một lần nữa, để làm rõ, những con cái không trải qua sự khác biệt nào. Và điều đó không phải là hiếm gặp trong nghiên cứu về tuổi thọ. Thường có sự khác biệt theo giới tính, và bạn luôn phải đọc kỹ các chi tiết. Điều đầu tiên tôi luôn xem xét trong một nghiên cứu, khi tôi thấy sự khác biệt giữa các giới tính, hoặc thực sự, bất kỳ sự khác biệt nào về tuổi thọ, nhưng luôn tuyệt vời khi họ phân tách theo giới tính, là thời gian sống của các nhóm đối chứng. Nhưng tôi đã quay lại và thực sự xem xét các đường cong Kaplan-Meier trong nghiên cứu chính xác đó. Và đúng vậy, tôi nghĩ đó là một hiệu ứng thực sự. Vì vậy, hãy xem xét hai thông tin mà tôi nghĩ có thể nói là có thể đúng. Có lẽ đúng rằng trong một vài dòng men, nếu bạn làm cho cert biểu hiện quá mức, bạn sẽ sống lâu hơn. Điều đó có xu hướng hoàn toàn độc lập với việc hạn chế calo. Đó là điều duy nhất tôi có thể nói với sự tự tin lớn nhất. Và có ít nhất một dòng chuột chuyển gen mà nếu bạn làm cho nó biểu hiện quá mức một cert khác, cert6, nhưng một lần nữa, đây là các đồng đẳng trong toàn bộ loài. Vì vậy, tôi không nghĩ chúng ta cần phải bận tâm đến cert2 so với cert6. Bạn sẽ ít nhất làm cho những con chuột đực sống lâu hơn, nhưng không phải những con cái. Những loại điều gì là hạ lưu của cert2ins?
Câu hỏi đó được dịch sang tiếng Anh bình thường là: điều gì đang thay đổi như một hệ quả của việc tăng cường cert2 và liệu có thể, ví dụ, điều đó có liên quan đến chuyển hóa glucose không? Có phải là điều gì đó liên quan đến việc loại bỏ các tế bào lão hóa không? Tôi chỉ đang đưa ra những khả năng ở đây. Thực ra, bạn đã nêu ra hai trong ba điều lớn ngay từ đầu, đúng không? Chúng tôi tin rằng khi cert2ins được kích hoạt, chúng cải thiện sinh tổng hợp ty thể. Chúng tăng cường sửa chữa DNA. Đó có lẽ là điều lớn nhất. Và nhân tiện, đó cũng là điều dẫn chúng ta đến câu chuyện về NAD. Và cũng giảm sasps, đúng không? Vì vậy, các sản phẩm hòa tan của các tế bào lão hóa. Nói cách khác, tất cả ba điều đó đều là những điều tốt, đúng không? Vì vậy, bạn giảm bớt các tế bào lão hóa, bạn tăng cường sinh tổng hợp ty thể, và bạn tăng cường sửa chữa DNA. Tất cả những điều đó đều là những điều tuyệt vời để làm, và chúng tôi nghĩ rằng cert2ins có lẽ đang làm tất cả những điều đó. Vấn đề sửa chữa DNA và giảm thiểu sự phân mảnh hoặc đột biến DNA xảy ra tự nhiên đã là một ý tưởng nóng trong lĩnh vực lão hóa trong một thời gian dài. Điều đó có phải vì khi tia X trở nên phổ biến hoặc sau sự cố hạt nhân, mọi người cho thấy dấu hiệu lão hóa nhanh chóng, làm thế nào chúng ta từ đột biến DNA lại đến lão hóa nhanh chóng? Chà, tôi nghĩ rằng chúng ta biết rằng khi chúng ta già đi, đó chỉ là một quá trình ngẫu nhiên, đúng không? Và với sự phổ biến của việc sao chép DNA và độ chính xác của hệ thống, rất cao, nhưng không hoàn hảo, sẽ có những sai sót. Thực ra, đây là một câu hỏi thú vị. Vào năm 2016, tôi đã đến Đảo Phục Sinh cùng với David Sabatini, Nav Chandell và Tim Ferriss. Vì vậy, bốn chúng tôi đã có một chuyến đi đến Đảo Phục Sinh để xem nơi sinh ra của Rapamycin. Đó giống như một chuyến đi nghỉ/ hành trình khoa học. Đó là một kỳ nghỉ “nghiền” khoa học. Thật tuyệt vời.
Và vì vậy, hãy tưởng tượng việc đi bộ quanh hòn đảo tuyệt vời này chỉ để nói về khoa học suốt cả ngày. Nhưng đây là một câu hỏi thú vị mà tôi đã đặt ra cho Nav và David, đó là, tại sao chúng ta thấy có một mối liên hệ rõ ràng và hiện hữu với ung thư khi chúng ta già đi, và tại sao nó lại không tuyến tính như vậy? Vậy không chỉ đơn giản là ung thư tăng lên theo độ tuổi, mà nó tăng lên theo cách đó. Và tôi đã nói, tôi sẽ đưa ra hai giả thuyết, giả thuyết nào thuyết phục hơn. Có phải đơn giản là khi chúng ta già đi, sự sao chép DNA, một lần nữa, hãy lùi lại một bước cho người nghe, ung thư là một bệnh di truyền, có nghĩa là theo định nghĩa, vấn đề điển hình với ung thư là một đột biến di truyền dẫn đến hai đặc tính của một tế bào, đó là sự không thể kiểm soát sự sao chép của tế bào. Vì vậy, nó làm gián đoạn tín hiệu tế bào. Các tế bào sao chép, nhưng sau đó không biết khi nào thì dừng lại. Và sau đó là sự xuất hiện của khả năng lan rộng, đặc tính này được gọi là di căn. Đó là hai dấu hiệu đặc trưng của ung thư. Vì vậy, chúng ta biết rằng điều đó chỉ xảy ra trong bối cảnh của các đột biến di truyền. Nhưng tại sao điều này lại xảy ra muộn hơn trong cuộc sống mà không phải ở giai đoạn đầu của cuộc sống, với rất ít ngoại lệ? Và vì vậy câu hỏi là, có phải vì theo thời gian, các đột biến tích lũy? Có phải vì có nhiều đột biến hơn khi chúng ta già đi? Hay có một vấn đề thứ ba, đó là, tất cả những điều đó đều xảy ra bình thường và chúng không phong phú hơn khi bạn 80 tuổi so với khi bạn 20 tuổi, nhưng hệ thống miễn dịch của bạn không thể phát hiện chúng tốt hơn? Và sự thật là, chúng tôi không đưa ra được câu trả lời, nhưng có lẽ là tất cả những điều trên. Vì vậy, có lẽ khi chúng ta già đi, chúng ta đang trải qua nhiều tổn thương DNA hơn và hoặc tối thiểu, tổn thương DNA mà chúng ta đang trải qua ít có khả năng được sửa chữa hơn. Và đó là một phần của luận điểm ở đây. Một phần của luận điểm ở đây là, khi chúng ta già đi, chúng ta ngày càng ít khả năng sửa chữa DNA. Và một trong những lập luận mà tôi đưa ra, mặc dù chúng tôi chưa sẵn sàng cho phần này của câu chuyện, nhưng tôi sẽ chỉ nói bây giờ và chúng ta sẽ quay lại sau, là chúng tôi không có đủ
Chất nền mà sirtuin cần để sửa chữa DNA và chất nền đó là NAD. Vì vậy, một lần nữa, hãy nhớ rằng ngay từ đầu, tôi đã nói, hãy xem, có hai loại lớn để suy nghĩ về NAD. Hầu hết những gì NAD đang làm là hoạt động như một cofactor cho việc chuyển điện tử. Đó là NAD, NADH, vận chuyển điện tử, nhận điện tử, blah, blah, blah, blah, được không? Không tiêu thụ NAD, chỉ sử dụng nó để truyền điện tử qua lại. Nhưng sau đó ở đây, chúng ta có một loại khác mà chúng ta sử dụng NAD như một chất nền. Nó bị phân hủy và đó là những gì sirtuins đang làm để sửa chữa DNA. Được rồi. Vì vậy, nếu điều đó đúng và nếu mức NAD giảm dần theo tuổi tác, thì đó là một kết luận hợp lý rằng chúng ta nên cung cấp thêm NAD, đúng không? Nếu bạn đang hết chất nền để sửa chữa DNA và sửa chữa DNA là một cách quan trọng để ngăn chặn lão hóa, thì tất cả đều hợp lý. Vì vậy, chúng ta sẽ giữ điều đó ở đó. Nhưng trước khi làm vậy, tôi muốn quay lại với một câu chuyện khác, đó là câu chuyện về các chất kích hoạt sirtuin. Vậy chất kích hoạt sirtuin nổi tiếng nhất mọi thời đại là gì? Chất vô địch hạng nặng của các chất kích hoạt sirtuin đã chiếm 99% băng thông trong lĩnh vực này là gì? Đó là một hóa chất nhỏ tuyệt vời gọi là resveratrol, được không? Vì vậy, resveratrol, đã nhận được rất nhiều sự nổi tiếng và tai tiếng vì nó được tìm thấy trong các nguyên tố vi lượng trong vỏ nho và do đó xuất hiện trong rượu vang, đã nhận được rất nhiều tai tiếng khoảng 20 năm trước khi một phòng thí nghiệm thực hiện một thí nghiệm nào đó đã thuyết phục được một số người, bao gồm một công ty dược phẩm rất lớn, rằng resveratrol làm tăng tuổi thọ. Vì vậy, luận điểm là resveratrol kích hoạt sirtuins. Việc kích hoạt sirtuin là quan trọng vì tất cả những điều chúng ta vừa nói, đúng không? Nó cải thiện sinh tổng hợp ty thể, ức chế các tế bào lão hóa và tăng cường sửa chữa DNA. Vì vậy, nếu bạn có một thứ gì đó là chất kích hoạt mạnh mẽ của sirtuins và bạn cho nó vào một con chuột, con chuột đó nên sống lâu hơn. Bây giờ có rất nhiều thí nghiệm đã được thực hiện mà không thể tìm thấy điều đó.
Nhưng một thí nghiệm đã được thực hiện, và đó là một thí nghiệm thú vị. Tôi đã thảo luận về điều này ít nhất trong hai podcast, bao gồm một với Rich Miller, người điều hành ITP, Chương trình Kiểm tra Can thiệp, chương trình này sau đó đã thử nghiệm resveratrol và phát hiện ra rằng nó hoàn toàn không có tác dụng gì. Trong thí nghiệm này, các nhà nghiên cứu đã sử dụng một mô hình chuột kỳ lạ, nơi họ cho chuột ăn một chế độ ăn rất nhiều chất béo. Và khi làm như vậy, họ đã tạo ra một lượng mỡ gan quá lớn đến nỗi gan của những con chuột này đã xâm lấn vào khoang ngực của chúng. Vì vậy, chuột đã chết sớm vì chúng không thể thở được. Và trong mô hình chuột đặc biệt này, resveratrol đã cứu sống những con chuột. Vậy nên, hãy giả sử rằng tất cả những điều đó là đúng. Và có thể đã có những sai sót ở đó, nhưng hãy giả sử rằng điều đó là đúng. Hãy giả sử— Vậy resveratrol được đưa vào cơ thể qua đường miệng trong thức ăn? Đúng vậy. Liều rất cao. Liều lượng cực lớn. Tương đương với hàng thùng nho. Chính xác. Và liều lượng cao đến mức bạn có thể— nếu bạn nhớ, chúng ta đều ở độ tuổi đủ lớn để nhớ điều này. Đã có một khoảng thời gian khi mọi người nghĩ rằng đây là lời giải thích cho nghịch lý Pháp. Tại sao trung bình người Pháp sống lâu hơn khi họ tiêu thụ rất nhiều rượu vang? Và câu trả lời là chắc chắn phải là resveratrol. Hóa ra điều đó hoàn toàn không đúng vì bạn sẽ cần phải uống một lượng rượu vang tương đương với trọng lượng cơ thể của bạn mỗi ngày để có được liều resveratrol cần thiết để tạo ra hiệu ứng này. Nhưng vì lý do nào đó, vẫn có một hiệu ứng, đó là, nếu điều gì đó sẽ giết bạn là do gan của bạn đầy mỡ đến mức nó tràn lên ngực bạn khiến bạn không thể thở, điều mà tôi chưa bao giờ thấy ở con người, bất kể gan mỡ của họ tồi tệ đến đâu, thì đó không phải là trường hợp. Nhưng nếu đó là vấn đề bạn sẽ phải đối mặt, ít nhất dựa trên thí nghiệm chuột này, có thể bạn sẽ sống lâu hơn.
Nhưng một lần nữa, hóa ra là không có sự tái lập nào khác trong các mô hình chuột có ý nghĩa, và điều đó luôn quay trở lại với ITP, Chương trình Kiểm tra Can thiệp, mà là công cụ khoa học mạnh mẽ nhất mà chúng tôi có để đo lường những phân tử ngoại lai này.
Vì vậy, ITP là một chương trình được NIA tài trợ, hoạt động từ ba phòng thí nghiệm độc lập, và khi tôi nói độc lập, tôi có nghĩa là mỗi phòng thí nghiệm thực hiện các thí nghiệm một cách độc lập, nhưng họ đồng bộ trong việc thực hiện thí nghiệm, nhưng họ thực hiện nó theo ba lần lặp lại.
Vì vậy, bạn có ba phòng thí nghiệm, ba phòng thí nghiệm tuyệt vời thực hiện các thí nghiệm theo ba lần lặp lại, và khi họ thực hiện thí nghiệm resveratrol, họ đã thực hiện nó kết hợp với những người đã tìm ra kết quả của nghiên cứu đó.
Họ đã tham khảo ý kiến những người này và nói, “Chúng tôi nên cho liều lượng nào?” Và họ đã nói, “Làm như thế này, làm như thế này, làm như thế này,” và họ đã làm, và không có gì xảy ra.
Không có resveratrol hiệu quả, và kết quả đó đã nhất quán trên toàn bộ. Vì vậy, đó cũng là một phần rất quan trọng của câu chuyện, đó là, nếu resveratrol là một chất ức chế tình huống, và tôi không biết liệu nó có thực sự như vậy không, nó rõ ràng không có tác động đến tuổi thọ với một lưu ý nhỏ rằng, “Trừ khi trọng lượng cơ thể của bạn là 50% gan nhiễm mỡ,” thì có thể nó có tác dụng.
Tôi muốn tạm dừng một chút để thông báo rằng đội ngũ Huberman Lab đã ra mắt một podcast mới với người dẫn chương trình là Tiến sĩ Andy Galpin.
Andy là một chuyên gia về khoa học thể dục và hiệu suất con người, và đã lâu trở thành một người hâm mộ yêu thích trên podcast Huberman Lab.
Podcast mới này có tên là “Perform” với Tiến sĩ Andy Galpin, và nó đi sâu vào các chủ đề như cách xây dựng cơ bắp và sức mạnh, cách cải thiện sức khỏe tim mạch của bạn, và cách tối ưu hóa phục hồi và giấc ngủ cho hiệu suất và nhiều hơn nữa.
Andy là một nhà giáo dục tuyệt vời và là chuyên gia thực sự về tất cả những điều liên quan đến hiệu suất con người. Tôi biết bạn sẽ rất thích podcast mới của anh ấy và học được rất nhiều kiến thức hữu ích từ đó.
Vì vậy, hãy kiểm tra và đăng ký ở bất cứ đâu bạn đang xem hoặc nghe podcast bây giờ. Một lần nữa, podcast có tên là “Perform” với Tiến sĩ Andy Galpin.
Vậy hãy xem nào. Hãy xem xét chúng ta đang ở đâu trong câu chuyện này. Chúng ta có tình huống về men và sertoins, mà ít nhất trong một số trường hợp, việc tăng cường sertoins giúp kéo dài tuổi thọ. Không có bằng chứng nào cho thấy điều đó hoạt động thông qua việc hạn chế calo. Thực sự không có bằng chứng. Điều này đã được biết đến trong 20 năm qua. Bài báo đó được công bố vào năm 2004, và đó là một nghiên cứu tiếp theo của các bài báo đã được công bố vào năm 2002, 1999, v.v.
Sau đó, bạn sẽ có nghiên cứu chuột chuyển gen năm 2012. Vậy câu hỏi là, được rồi. Làm thế nào để kích hoạt serotonin? Làm thế nào để kích hoạt serotonin? Vâng, đúng vậy. Hoặc nói một cách khác, tại sao chúng ta không chỉ cung cấp NAD cho mọi người?
Được rồi. Một lần nữa, câu chuyện về NAD là mức độ NAD giảm dần theo tuổi tác ở hầu hết các mô. Nó dường như phổ biến nhất ở da. Và tôi nghĩ chúng ta nên quay lại vấn đề này vì có một phát hiện thú vị liên quan đến việc tăng cường mức độ NAD trong da. Và tôi tự hỏi liệu điều đó có liên quan đến thực tế là da trải qua sự suy giảm lớn nhất về NAD hay không.
Điều này cũng thú vị vì các tế bào keratinocytes trong da thay mới mỗi 28 ngày hoặc lâu hơn. Vì vậy, bạn có thể tưởng tượng rằng vì đây là một quần thể tế bào mới, chúng sẽ có sự biểu hiện ổn định của sertoins và NAD, sau đó chúng đơn giản chết vì bất kỳ lý do gì, hoặc nó bắt đầu rất cao vào ngày đầu tiên của quá trình tạo ra, sau đó giảm nhanh chóng. Nhưng không phải vậy. Nghe có vẻ như—
Vâng. Nếu bạn lấy một mẫu da lớn trong suốt cuộc đời của bạn, chúng ta sẽ thấy khoảng 60% mức giảm NAD, trong khi các mô khác, và điều này hiện dựa trên các nghiên cứu động vật, não có thể thấy mức giảm từ 15% đến 20%, và điều tương tự cũng được tìm thấy ngay cả ở người khi nhìn vào máu. Vì vậy, nếu bạn chỉ lấy mẫu máu toàn phần ở những người ở độ tuổi 20, 30, 40, 50, 60, 70, 80,
Bạn sẽ thấy mức NAD giảm khoảng 20%. Còn về các nơ-ron thì sao? Bạn có cùng một tập hợp các nơ-ron của hệ thần kinh trung ương suốt cuộc đời, và dĩ nhiên là cũng có một số nơ-ron ngoại vi. Nhưng có một số sự tái tạo ở ngoại vi, vì vậy hãy chỉ nói về não. Trừ khi bạn đang nói về củ khứu giác, nơi mà bạn có sự thay đổi liên tục trong suốt tuổi thọ, bạn có cùng một nơ-ron hồi hải mã, ngoại trừ một quần thể nhỏ. Cùng một nơ-ron hồi hải mã, nơ-ron vỏ não, nơ-ron võng mạc mà bạn đã sinh ra. Chúng ta có đang quan sát mức NAD giảm dần khi chúng ta– Ở động vật, có. Rõ ràng, ở con người, chúng ta không thực hiện thí nghiệm đó, nhưng đúng vậy. Bây giờ, đây là một điểm thú vị. Năm 2015, một nghiên cứu đã được công bố trên PNAS xem xét mức NAD trong máu toàn phần theo thời gian, và nó thực sự phát hiện ra rằng mức NAD giảm khoảng 10% đến 20% trong khoảng bốn thập kỷ. Nhưng nghiên cứu đó cũng nói rằng mức NADH tăng lên cùng một lượng. Giải thích vai trò của NADH cho mọi người. NADH là một chất dẫn điện. Vậy hãy lùi lại một bước. Tại sao bạn và tôi lại ngồi đây nói chuyện và không chết? Bởi vì chúng ta có đủ NAD. Chuyện gì đang xảy ra? Bạn và tôi đã ăn một cái gì đó vào một thời điểm nào đó trong quá khứ gần đây mà chứa năng lượng hóa học. Vì vậy, chúng ta đã ăn một cái gì đó hữu cơ, chủ yếu là chất béo và carbohydrate chứa các liên kết carbon-carbon và carbon-hydrogen. Và những liên kết đó chứa rất nhiều năng lượng, nhưng làm thế nào chúng ta giải phóng năng lượng? Vì vậy, chúng ta phân hủy tất cả thành các phân tử cấu thành, cụ thể là glucose ở mặt carbohydrate và axit béo tự do ở mặt chất béo. Sau đó, cơ thể chúng ta phân hủy những thứ đó hơn nữa thành các phân tử nhỏ hơn được chuyển vào ti thể, nơi mà phần lớn năng lượng giải phóng của chúng ta đến từ. Và những gì chúng ta làm là lấy năng lượng hóa học được lưu trữ trong một liên kết carbon-carbon hoặc một liên kết carbon-hydrogen, và chúng ta biến nó thành năng lượng điện.
Và mọi người đã nghe thấy thuật ngữ này, nó được gọi là chuỗi vận chuyển electron.
Có bốn phức hợp này trong ti thể.
Và có một màng trong và một màng ngoài mà qua đó những phức hợp ti thể lớn này cư trú.
Và những gì chúng đang làm là xây dựng một gradient electron lớn bằng cách tách chúng ra và lấy electron để chuyển chúng giữa NAD và NADH, để cuối cùng chúng có thể thực hiện một mẹo khác, đó là chuyển những electron đó sang AMP, ADP, và cuối cùng tạo ra ATP.
Sản phẩm cuối cùng là nước và carbon dioxide.
Vì vậy, chúng ta ăn và lấy năng lượng hóa học trong thực phẩm, chúng ta sử dụng oxy trong ti thể để tạo ra ATP, carbon dioxide, mà chúng ta thở ra, và nước, mà chúng ta thở ra và đi tiểu.
Vậy NAD và NADH đang làm gì là đóng vai trò thiết yếu cho sự sống trong việc tạo điều kiện cho việc chuyển đổi năng lượng hóa học thành năng lượng điện và trở lại năng lượng hóa học.
ATP chỉ đơn giản là chuyển từ một dạng hóa học trong thực phẩm sang dạng điện như là trung gian trong ti thể trở lại dạng điện của ATP.
Vì vậy, bạn và tôi đang đi quanh với đầy ATP, mà khi chúng ta ngồi đây ngay bây giờ, chúng ta liên tục giải phóng phosphat, một lần nữa, giờ đây tách năng lượng hóa học trở lại thành năng lượng điện theo cách mà chúng ta đi.
Vì vậy, đúng vậy, toàn bộ chuyện NAD, NADH này giống như, bạn biết đấy, nó quan trọng đối với sự tồn tại của chúng ta như bất kỳ hình thức hô hấp nào.
Vì vậy, điểm của tôi, hãy quay lại câu chuyện.
Câu chuyện là mức NAD giảm xuống khi chúng ta già đi, nhưng mức NADH lại tăng lên, cho thấy rằng tổng lượng NAD và NADH là như nhau và những gì đang giảm xuống khi chúng ta già đi nên ít được coi là sự giảm sút của NAD và nên được coi nhiều hơn là sự giảm sút của cái gọi là tiềm năng redox, khả năng làm những gì tôi vừa nói.
Vì vậy, khi mọi người nói rằng mức NAD giảm xuống theo tuổi tác, câu trả lời là, đúng vậy, nhưng những gì thực sự giảm xuống khi chúng ta già đi, và điều này quay trở lại với những gì bạn đã nói ngay từ đầu,
như những gì đang xảy ra ở cấp độ tế bào.
Tôi nghĩ rằng điều đang xảy ra là ty thể của chúng ta không còn tốt như khi chúng ta già đi và chúng ta có ít tiềm năng redox hơn.
Và tôi sẽ nói rằng một số lượng hợp lý các phương pháp chống lão hóa được gọi là đang nhắm đến các loài oxy hoạt động, ROS, mà chủ yếu cản trở chức năng của ty thể.
Đây là một cơ hội để tôi nhấn mạnh công việc mà tôi nghĩ là ít nhất cũng thú vị, đó là công việc của một đồng nghiệp tên là Glenn Jeffery tại Đại học College, London.
Ông ấy đã làm việc trong lĩnh vực thần kinh học thị giác trong một thời gian rất dài.
Và vài năm trước, ông bắt đầu thực hiện một số thí nghiệm trên động vật và bây giờ cũng có hai nghiên cứu được công bố trên con người cho thấy việc tiếp xúc với ánh sáng đỏ và ánh sáng hồng ngoại gần trong vài phút vài lần một tuần có thể bảo vệ một số quá trình liên quan đến thị giác, các tế bào cảm quang.
Điều này hoạt động như thế nào?
Chà, ý tưởng, điều này chưa được chứng minh, là nó giảm các loài oxy phản ứng và do đó cải thiện chức năng của ty thể trong những tế bào có thể là loại tế bào hoạt động chuyển hóa mạnh mẽ nhất trong toàn bộ cơ thể, không chỉ riêng mắt, đó là các tế bào cảm quang.
Vì vậy, đây là một tập hợp các nghiên cứu thú vị.
Một lần nữa, chúng ta chưa có tất cả các cơ chế được làm rõ, nhưng nó lại đưa chúng ta trở lại với ý tưởng rằng ty thể rất quan trọng cho chức năng của các tế bào, những thứ cản trở chức năng của ty thể có thể làm giảm sản lượng và/hoặc giết chết các tế bào.
Và vì vậy, bất cứ điều gì có thể cải thiện redux có thể giữ cho một tế bào tồn tại lâu hơn và hoạt động tốt hơn.
Vì vậy, khi tôi nghe về vai trò của NAD trong con đường này, tôi nghĩ như hầu hết mọi người, tôi nghĩ, “Được rồi, vậy thì tôi chỉ cần uống thêm NAD và có thể tôi sẽ lão hóa chậm hơn, nơi tôi sẽ thay thế một số NAD bị thiếu khi tôi già đi trong bất kỳ loại tế bào nào.”
Hóa ra điều đó có thể không đơn giản như vậy, đúng không?
Ý tôi là, tôi không muốn vội vàng đến việc bổ sung ngay bây giờ, nhưng nếu chúng ta quay lại từ NAD…
Một chút và nhìn vào con đường dẫn đến NAD, đó là NR, NMN và NAD, chúng ta sẽ giải thích những điều này ngay bây giờ, và sự cạnh tranh này trên thị trường xoay quanh việc truyền hoặc, trong một số trường hợp, tiêu thụ NAD trực tiếp, uống NMN, là tiền chất của NAD, tôi chưa nghe ai truyền nó, hoặc uống dạng NR, là tiền chất của NMN.
Hiểu biết của tôi là NMN đơn giản chỉ là NR trừ đi một nhóm phosphate.
Vâng, và tôi sẽ lùi lại một bước từ điều này để nói rằng. Một lần nữa, vì chủ đề này rất khó hiểu, tôi nghĩ rằng thật đáng để nhắc nhở mọi người về những gì chúng ta đã nói và nơi nó dẫn chúng ta đến, đúng không?
Vì vậy, tôi sẽ không lặp lại toàn bộ vấn đề về Sertuens. Hãy để điều đó lại. Bởi vì mọi thứ chúng ta đang nói bây giờ đều ở trên Sertuens.
Vâng, về cơ bản là một khi bạn xác lập rằng chúng ta nghĩ Sertuens có ý nghĩa, mặc dù chúng không hoạt động thông qua việc hạn chế calo, và đó là điều rõ ràng nhất mà tôi có thể nói, chúng vẫn có thể quan trọng, mặc dù chúng ta không có những thứ mà chúng ta đã tìm ra có thể kích hoạt Sertuens, như resveratrol.
Chúng ta dường như không có những thứ mà chúng ta có thể cung cấp cho bạn để kích hoạt Sertuens. Chúng ta hiện đang chuyển sang phần tiếp theo của câu chuyện, đó là, được rồi, Sertuens có ý nghĩa, nhưng chúng dường như không quan trọng.
Chúng ta nghĩ rằng Sertuens có ý nghĩa vì một vài thí nghiệm quá biểu hiện này, và chúng ta đang nhảy một bước lớn rằng vì chúng có ý nghĩa trong nấm men, chúng sẽ có ý nghĩa trong chúng ta. Đó là một bước nhảy lớn mà không có bằng chứng nào.
Đúng vậy, và tôi chỉ đang nhảy thêm vào cuộc thảo luận này về cách tăng NAD vì tôi biết điều đó đang ở trong tâm trí của mọi người. Chúng ta sẽ không đi sâu vào đây ngay bây giờ. Tôi chỉ muốn định hình điều đó vì cuối cùng đó là nơi chúng ta đang hướng tới về việc mọi người đưa ra quyết định liệu họ có nên uống NR hay uống NMN, hoặc sử dụng NAD hay không.
Và lý do tôi trở nên cứng rắn về vấn đề này, Andrew, là tôi đã dành rất nhiều thời gian để trả lời các câu hỏi về điều này, và tôi nhận ra rằng chúng ta cần phải nói về nó một cách chi tiết nhất có thể để mọi người hiểu lý do tại sao. Bởi vì điều này thật sự quá dễ dàng, đúng không? Có một câu nói tuyệt vời của JFK mà tôi sẽ diễn đạt lại, đó là mọi người thích sự thoải mái của ý kiến mà không phải chịu đựng sự khó chịu của suy nghĩ, đúng không?
Vì vậy, chúng ta cần phải, đây là một podcast để khiến mọi người suy nghĩ và hiểu toàn bộ lịch sử của lĩnh vực này để họ có thể thực sự đưa ra quyết định thông minh về một loại thực phẩm bổ sung mà tôi sẽ lập luận là có rất ít cơ sở khoa học để biện minh. Tôi sẽ nói rằng có cơ sở khoa học cho sự trường thọ.
Tôi sẽ công khai nói rằng tôi sử dụng NMN, và trong một số trường hợp tôi sẽ sử dụng NR và NMN, và tôi quan sát, đây chỉ là dữ liệu tự quan sát N của một người, tôi quan sát thấy một hiệu ứng tích cực rất rõ ràng, nhưng tôi không nghĩ rằng nó có liên quan gì đến việc kéo dài tuổi thọ. Và chúng ta nên nói về cả lợi ích về sức khỏe và tuổi thọ khi chúng ta đến phần đó.
Nhưng để đưa chúng ta đến nơi chúng ta đang ở bây giờ, nơi bạn đang ở, liệu mọi người có nên bổ sung NAD hay không, chúng ta cơ bản đang ở điểm mà chúng ta đang thực hiện rất nhiều bước nhảy vọt của niềm tin và nói rằng, vì mức NAD đang giảm và tiềm năng Redox đang giảm, chúng tôi tin rằng việc bổ sung NAD dưới một hình thức nào đó là hợp lý.
Nhưng trước khi làm điều đó, chúng ta nên thừa nhận một điều, đúng, mức NAD đang giảm, nhưng chúng ta không có lý do gì để tin rằng việc nâng cao mức NAD sẽ khắc phục một vấn đề. Nói cách khác, nếu cơ thể hoạt động giữa mức này và mức này của NAD, và nếu bạn đi dưới mức này, bạn sẽ chết, và nếu bạn đi trên mức này, bạn sẽ chết, và mức độ khi bạn già đi sẽ như thế này, liệu chúng ta có tin rằng việc nâng chúng lên mức này có tác dụng gì không? Không có bằng chứng nào nói rằng nó có tác dụng.
Vì vậy, đó là một bước nhảy vọt của niềm tin. Việc thực hiện những bước nhảy vọt của niềm tin là điều chấp nhận được, bạn chỉ cần biết rằng bạn đang thực hiện một bước nhảy vọt của niềm tin.
Được rồi, vậy bước nhảy niềm tin đầu tiên là vấn đề chắc chắn, bước nhảy niềm tin thứ hai là vấn đề hạn chế calo, bước nhảy niềm tin thứ ba là điều này quan trọng đối với loài của chúng ta, loài mà chúng ta quan tâm, bước nhảy niềm tin thứ tư là toàn bộ vấn đề kích hoạt chắc chắn. Và bây giờ, bước nhảy niềm tin này là nếu chúng ta chỉ cần tăng mức NAD trong cơ thể, điều đó sẽ mang lại lợi ích tích cực.
Được rồi, vậy bây giờ chúng ta làm điều đó như thế nào? Bây giờ bạn đi vào chiến thuật. Được rồi, có ba cách để làm điều đó, như bạn đã nói. Một là bạn có thể tiêm NAD qua tĩnh mạch. Nhân tiện, bạn cũng có thể uống NAD, nhưng nó sẽ bị phân hủy trong ruột thành các sản phẩm cấu thành của nó, và sau đó có thể tái tạo lại. Nhưng vì mục đích mà mọi người thực sự làm điều này, họ tiêm NAD qua tĩnh mạch vì nó không có sẵn qua đường uống, hoặc như bạn đã nói, họ uống hai tiền chất, NR và NMN. Quan điểm cá nhân của tôi về điều này là không có nhiều sự khác biệt trong những gì bạn làm. Nói cách khác, vào cuối ngày, tất cả những điều này sẽ làm tăng mức NAD trong máu.
Vì vậy, một vài ghi chú thực tiễn, tôi đã dùng NR dưới dạng viên nang. Tôi đã dùng NMN, thường ở dạng bột mà tôi đặt dưới lưỡi. Hiểu biết của tôi là – Bạn đã tiêm NAD qua tĩnh mạch chưa? Tôi chắc chắn là có. Bạn có cảm thấy hiện tượng đỏ mặt do niacin không? Không, tôi đã tiêm NAD dưới dạng truyền, tôi có lẽ đã làm điều đó năm hoặc sáu lần, và trong 10 phút đầu tiên của quá trình truyền, bạn cảm thấy như có ai đó đang đè lên ngực bạn bằng một chiếc ủng. Chân bạn bị chuột rút, bạn cảm thấy buồn nôn. Tôi đã không dùng thuốc chống buồn nôn mà được đề nghị. Tôi không thích dùng thuốc nếu có thể tránh được, tôi chỉ nghĩ rằng tôi sẽ trải nghiệm điều này. Nó rất khó chịu đến mức bạn không thể đọc một tờ báo hay một cuốn sách, bạn chỉ muốn được ở một mình. Bạn thực sự cảm thấy hơi cáu kỉnh, bạn như thể, “Điều này thật tồi tệ. Mọi tiếng động trong phòng đều quá to trong 10 phút đầu tiên đó.” Và sau đó –
Nhân tiện, bạn có biết bao nhiêu người đã nói với tôi rằng vì trải nghiệm đó, họ biết rằng nó chắc chắn phải có tác dụng tốt không? Ôi trời ơi. Đến nỗi tôi phải nói, “Sao bạn không dang chân ra? Để tôi đá bạn ngay vào chỗ đó. Cảm giác đó sẽ còn tệ hơn. Liệu điều đó có phải là đang làm điều tốt không?” Thực tế là một cái gì đó cảm thấy thật tồi tệ không nên được dùng làm giải thích cho việc tại sao nó lại có tác dụng tốt về mặt sinh lý. Đúng vậy. Tôi không biết nó đang làm gì về mặt sinh lý ngoài việc khiến tôi cảm thấy khổ sở trong suốt quá trình truyền. Có những cách để điều chỉnh điều này ngay cả khi không có thuốc chống buồn nôn. Ví dụ, bạn có thể làm chậm quá trình truyền. Đó là cách thông thường. Người ta sẽ truyền trong khoảng thời gian vài giờ, từ ba giờ đến ngắn nhất là 30 phút, đó là kỷ lục mà tôi đã nghe về 500 miligam NAD. Nếu bạn cho 1.000 miligam vào, rõ ràng là sẽ đau hơn và bạn phải – Dù sao, có rất nhiều yếu tố thực tiễn cần xem xét. Bạn cảm thấy, có thể đó là hiệu ứng giả, nhưng người ta cảm thấy khá tốt sau đó. Ngay khi quá trình truyền kết thúc, bạn cảm thấy tốt hơn so với trước khi truyền. Bạn cảm thấy thế nào nếu bạn vừa nhận một truyền tĩnh mạch cùng thể tích? Tôi đã làm điều đó vì tôi đã nhận truyền nước muối. Bạn cũng cảm thấy khá tốt. Thật khó để tách rời những điều này. Thông thường, họ sẽ cho thêm những thứ khác vào túi, glutathione, một chút vitamin C. Họ thường bán những thứ này như là bộ kit. Tôi quyết định thử nghiệm. Nó có vẻ ổn. Tôi đã làm điều đó khi đi du lịch. Tôi không biết. Có thể tôi sẽ cần một cái nữa sớm thôi. Đối với tôi, cách thông thường hơn để cố gắng tăng cường NAD hoặc bất cứ thứ gì, vì tôi không biết chính xác nó đang làm gì, nhưng tôi thích tác dụng của việc uống NMN dưới lưỡi. Dữ liệu duy nhất, hãy nói là nổi bật với tôi, từ kinh nghiệm cá nhân về việc uống NMN dưới lưỡi là nó khiến tóc tôi mọc rất nhanh. Nó khiến móng tay tôi mọc rất nhanh, và tôi cảm thấy có sự gia tăng năng lượng. Tôi uống nó ngay khi thức dậy vào buổi sáng. Liều lượng là bao nhiêu?
1.5 gram, 1.500 miligam.
Nhân tiện, nếu bạn dịch, liều lượng mà họ cho chuột trong các nghiên cứu để kiểm tra hiệu quả thường nằm trong khoảng từ 500 đến 1.000 miligam trên mỗi kilogram.
Tôi nặng 100 kilogram.
Hãy tưởng tượng điều đó lần tới khi bạn tự cho mình một ít NAD hoặc NR.
Tôi thậm chí không gần đạt được điều đó.
Rõ ràng với tôi, dựa trên cách tôi đọc dữ liệu, rằng NR có thể vượt qua màng tế bào một cách trực tiếp.
Rất dễ dàng.
Không có trở ngại nào để NR vào được tế bào.
NMN thì không thể vì nhóm exorphosphate, vì vậy nếu bạn uống dưới lưỡi hoặc tiêu thụ qua đường miệng, nó sẽ vào ruột, nhóm phosphate sẽ bị cắt.
Vì lý do đó, lập luận là nếu một người so sánh lợi ích của việc dùng NR so với NMN, có nhiều dữ liệu hơn để hỗ trợ NR như là một tiền chất cho NAD, một tiền chất hiệu quả hơn cho NAD so với NMN được tiêu thụ qua đường miệng, nhưng một số người sẽ nói, “Chà, tôi sẽ chỉ dùng nhiều NMN hơn so với NR,” và sau đó điều này trở thành lĩnh vực của hiệu quả chi phí.
Nó bắt đầu trở thành một cuộc chiến giữa các nguồn thương mại, và tôi không phản đối rằng NR có vẻ hợp lý hơn như một tiền chất, đặc biệt là ở liều lượng từ 300 đến 600 miligam so với 1.500 miligam, nhưng tôi đã chọn dùng NMN dưới lưỡi chủ yếu dựa trên chi phí, NR ở liều lượng mà mọi người khuyến nghị thì khá đắt.
Hãy tưởng tượng bạn phải dùng ở liều lượng của chuột, bạn sẽ phải chi khoảng 300 đô la mỗi ngày.
Điều đó không khả thi.
Nó đơn giản là không khả thi.
Tôi không có mong muốn sâu sắc để tóc tôi mọc nhanh hơn hay móng tay tôi mọc nhanh hơn.
Nó chủ yếu là hiệu ứng tăng cường năng lượng.
Bây giờ, tôi sẽ nói rằng NMN dưới lưỡi cũng có chút tác dụng nhuận tràng, và tôi nói điều đó với một chút cười, nhưng một số người nói rằng nó khiến họ cảm thấy tốt hơn.
Vậy, có phải vì bạn đang tống khứ chất thải ra ngoài vài phút hoặc vài giờ sau đó và bạn cảm thấy ít đầy hơi hơn và có nhiều năng lượng hơn?
Điều đó rất không rõ ràng.
Tôi nghĩ rằng điều chưa được thực hiện, theo như tôi biết, là so sánh NR được tiêu thụ qua đường miệng tại…
Nói 600 miligam, một liều tương đối cao, so với một gram NMN dưới lưỡi và sau đó thực sự đo nồng độ NAD trong máu. Nếu thí nghiệm đó đã được thực hiện và tôi không biết về nó, thì xin hãy tha thứ cho tôi, có thể ai đó sẽ ghi chú trong phần ghi chú chương trình. Nhưng tôi đoán điều này liên quan đến câu hỏi có bao nhiêu người đang sử dụng NR hoặc NMN đường uống hoặc đang nhận truyền NAD, mà theo đó khá đắt, từ 300 đến 1.000 đô la cho mỗi lần truyền. Điều đó khá đắt. Họ đang nhận được lợi ích gì? Họ đang nhận được gì từ điều này? Họ đang nhận được gì? Có phải là sự gia tăng đột ngột trong NAD khiến họ sống lâu hơn một tuần không? Chúng ta không có ý tưởng. Vì vậy, hãy cố gắng sử dụng dữ liệu để trả lời câu hỏi, đúng không? Đây chính xác là điều mà ITP, Chương trình Kiểm tra Can thiệp, được thiết kế để kiểm tra. Và một lần nữa, nếu mọi người quan tâm đến điều này, họ nên quay lại và nghe hai cuộc thảo luận của tôi với Rich Miller, nơi chúng tôi đi qua từng chi tiết về mỗi phân tử đã trải qua ITP. ITP là công cụ nghiêm ngặt nhất mà chúng ta có để kiểm tra các phân tử trong bất kỳ thứ gì khác ngoài loài quan tâm, vì chúng ta không thể thực hiện những thí nghiệm này trên con người. Chúng ta không thể thử nghiệm các can thiệp về tuổi thọ trên con người vì những lý do rõ ràng. Vậy điều gì là tốt nhất tiếp theo? Hóa ra là thực hiện trên chuột không cận huyết, trong ba lần lặp lại, tại ba cơ sở khác nhau. Bạn không thể có độ nghiêm ngặt hơn thế. ITP đã thử nghiệm có lẽ hơn 50 phân tử, có nghĩa là nó đã thực hiện cùng một thí nghiệm cho 50 phân tử khác nhau, và rất ít trong số đó đã kéo dài tuổi thọ. Và sự thất bại đáng chú ý là NR. NR đã được thử nghiệm, và tôi tin rằng nó đã được thử nghiệm với liều rất mạnh, hoặc 500 hoặc 1.000 miligam mỗi kilogram, và không có sự kéo dài tuổi thọ. Không có sự cải thiện về tuổi thọ sức khỏe. Không có sự thay đổi. NR liều cao, giả dược, kết quả giống nhau. Ngược lại, hãy xem xét một số thành công của ITP, rapamycin.
Khi bạn cho rapamycin, lần đầu tiên họ thực hiện điều này, vì họ gặp khó khăn trong việc điều chế rapamycin, họ không thể bắt đầu cho đến khi chuột khoảng 21 tháng tuổi, điều này rất già đối với một con chuột. Đó giống như một con chuột 60 tuổi. Và vào thời điểm đó, họ gần như đã hủy bỏ thí nghiệm, vì họ nghĩ, “Thế thì có ý nghĩa gì? Không có gì sẽ hiệu quả khi bạn bắt đầu muộn như vậy, bao gồm cả việc hạn chế calo, mặc dù nó đã hiệu quả trong một thí nghiệm.” Nhưng dù sao đi nữa, nó đã hiệu quả. Và khi bạn cho rapa muộn như vậy trong cuộc đời, nó vẫn hiệu quả. Sau đó, họ đã thực hiện lại thí nghiệm và cho nó sớm hơn. Nó đã hiệu quả. Canagaflosin, như tôi đã đề cập, là một chất ức chế SGLT2, nó đã hiệu quả. Acarbose, một loại thuốc ức chế hấp thụ glucose, cũng hiệu quả, và thú vị là không yêu cầu giảm cân. Luận điểm đằng sau việc cho acarbose vào chuột là, nó là một chất mô phỏng hạn chế calo, một chất mô phỏng CR, và nó đã hiệu quả, nhưng những con chuột được điều trị không nhẹ hơn những con chuột không được điều trị, điều này thực sự quay trở lại điều mà bạn đã nói ngay từ đầu, cho thấy rằng kiểm soát glycemic chặt chẽ, không phụ thuộc vào trọng lượng, là một lợi ích cho tuổi thọ. Điều tương tự cũng đúng với chất ức chế SGLT2, Canagaflosin. Các chất ức chế SGLT2 khiến bạn đi tiểu nhiều glucose hơn. Acarbose ngăn bạn hấp thụ glucose trong ruột. Vì vậy, có hai cách khác nhau để điều chỉnh glucose, nhưng không có thí nghiệm nào trong số đó dẫn đến việc giảm cân cho chuột, và cả hai đều sống lâu hơn. Một lần nữa, có điều gì đó rất quan trọng về việc điều chỉnh glucose trong máu. Điều khác cũng hiệu quả là 17-alpha-estradiol, và nó chỉ hiệu quả ở chuột đực, gợi ý rằng, chúng ta có thể quay lại vấn đề này, nhưng đó là điều mà chúng ta không muốn đi sâu vào lúc này. Nhưng điểm ở đây là có rất ít phân tử đã chịu được sự kiểm tra của ITP. Đây là một tiêu chuẩn cao, metformin đã thất bại, nhân tiện nói vậy. Và ITP đặc biệt nhằm chống lại lão hóa.
Đó là tuổi thọ, nhưng nó cũng xem xét một số biện pháp về tuổi thọ sức khỏe, nhưng chủ yếu, nó là tiêu chuẩn vàng cho tuổi thọ. Bởi vì theo hiểu biết của tôi, có một số nghiên cứu đã khám phá vai trò của NR bổ sung, có thể cả NMN nữa, nhưng chắc chắn là NR bổ sung, nhằm giảm viêm để bù đắp cho một số tác động tiêu cực của việc thay đổi múi giờ, rượu, và tôi có một vài yếu tố khác được liệt kê ở đây, như là dinh dưỡng quá mức. Vâng. Vậy hãy nói về điều đó. Vào năm 20, tôi không nhớ chính xác năm nào, nhưng nó khá gần đây, một nghiên cứu đã được công bố xem xét NR với một thứ gọi là terastilbine. Terastilbine được cho là một chất kích hoạt sirtuin, giống như resveratrol. Có một sản phẩm thương mại gọi là basis, và nó đã được thử nghiệm, có một nghiên cứu ba nhánh trên con người, khoảng 30 người mỗi nhánh. Vậy là một nghiên cứu có kích thước khá lớn, đúng không? Đây là một nghiên cứu lớn. Khoảng 100 người, nhiều hay ít, mắc bệnh gan nhiễm mỡ. Bây giờ điều này đã được ghi nhận bằng MRI gan. Họ đang xem xét mỡ gan trong gan bằng MRI. Và sử dụng loại MRI này, nếu chỉ số mỡ gan của bạn trên 5%, đó là mức độ cao đủ của cái gọi là steatotosis, mà bạn mắc bệnh gan nhiễm mỡ. Tất nhiên, đây không phải là một điều số, mà là một điều tương đối, đúng không? Có một phổ cho điều này, vì vậy bạn bắt đầu với việc chỉ có mỡ tích tụ trong gan, nhưng khi ngày càng nhiều mỡ tích tụ, bạn bắt đầu gặp phải tình trạng viêm dẫn đến sẹo và xơ hóa, và cuối cùng bạn sẽ mắc phải xơ gan. Vì vậy, hãy nhớ rằng ngưỡng mà chúng ta sẽ nói rằng bạn đang ở trong vùng nguy hiểm là khi bạn đạt 5%. Nghiên cứu này đã phân ngẫu nhiên mọi người vào hoặc là nhóm giả dược hoặc là liều thông thường của sản phẩm này hoặc là liều gấp đôi của sản phẩm. Và tôi không nhớ chính xác trong sản phẩm có bao nhiêu. Tôi nghĩ nó là 250 hoặc 500. Vì vậy, đó sẽ là những gì nhóm thông thường nhận được của NR, và nhóm còn lại thì nhận gấp đôi. Vậy nên nó có thể là 250 và 500 hoặc 500 và 1.000, tôi không nhớ.
Họ cũng đã xem xét một cái gì đó gọi là, họ đã xem xét nhiều thứ, đúng không?
Vì vậy, họ đã xem xét đủ loại dấu hiệu sinh học, và kết quả chính của nghiên cứu này là
bạn có thấy sự giảm đi của mỡ gan qua MRI không?
Vậy điều gì đã xảy ra?
Họ đã thực hiện nghiên cứu, và thật bất ngờ, không có sự khác biệt nào.
Không có sự khác biệt nào trong bất kỳ điều gì, được chứ?
Vì vậy, ở liều cao, ở liều thấp, không có sự khác biệt nào về lượng mỡ gan bạn có
cuối nghiên cứu.
Không có sự khác biệt nào về trọng lượng cơ thể.
Không có sự khác biệt nào về các dấu hiệu viêm.
Không có sự khác biệt nào về các dấu hiệu glycemic, mức glucose, các xét nghiệm chức năng gan, bất kỳ
điều gì trong số đó.
Vì vậy, theo nghĩa đó, đây là một nghiên cứu không có kết quả.
Nhưng họ đã thực hiện một phân tích phụ, mà một lần nữa, bạn phải rất cẩn thận vì phân tích phụ
không phải là kết quả chính, nhưng nó là một cách để phân tích dữ liệu.
Và họ đã tìm thấy một phát hiện có ý nghĩa thống kê, đó là nếu bạn giới hạn phân tích
cho những người có điểm số mỡ gan dưới 27%, nhớ rằng tôi đã nói một khi bạn trên 5%,
bạn có bệnh gan nhiễm mỡ, thì họ có những người từ 10% đến 40%.
Và nếu họ nhìn vào những người dưới 27%, trong nhóm liều thấp, có sự giảm mỡ gan có ý nghĩa
thống kê.
Nếu có vẻ như tôi đang suy diễn, thì đúng vậy.
Để tôi nói lại.
Nếu bạn giới hạn phân tích cho những người có dưới 27% trên chỉ số mỡ gan này, thì
những người nhận liều đầy đủ không có sự khác biệt nào.
Họ trung bình 20% vào đầu thử nghiệm và 19% vào cuối, không có sự khác biệt có ý nghĩa
thống kê.
Nhóm giả dược trung bình 20% vào đầu, 20% vào cuối.
Nhưng liều đơn của thuốc đã giảm từ 20% xuống 15%, điều này có ý nghĩa thống kê.
Không rõ điều đó có ý nghĩa lâm sàng hay không, điều này là một chủ đề khá nhất quán trong loại
nghiên cứu này.
Đừng bao giờ nhầm lẫn ý nghĩa thống kê với ý nghĩa lâm sàng.
Nếu huyết áp của bạn là 160 trên 100, và tôi cho bạn một loại thuốc làm giảm nó xuống 157/97, điều đó có thể có ý nghĩa thống kê nếu sự biến thiên giữa các người tham gia trong nghiên cứu là đủ nhỏ. Nhưng nó không có ý nghĩa lâm sàng. Tôi đã không thay đổi được quỹ đạo cuộc sống của bạn. Vì vậy, đối với tôi, đó là một trong hai phát hiện lớn mà mọi người chỉ ra để nói, “À, có một số lợi ích trong bệnh gan nhiễm mỡ với điều này.” Nhưng một lần nữa, khi bạn đọc kỹ các chi tiết mà tôi vừa nói ra, tôi không nghĩ ai đó đang nhìn vào đó và nói, “Ôi, chúng ta vừa tìm ra giải pháp cho Nathaldee.” Nghiên cứu thứ hai mà mọi người thường nhắc đến là vào năm 2021 hoặc 2022. Nghiên cứu này đến từ một nhóm tại WashU, tôi tin vậy, và họ đã xem xét NMN và khả năng tiêu thụ glucose. Trong nghiên cứu này, họ đã đặt câu hỏi, “Chúng tôi sẽ chia thành hai nhóm người. Một nhóm sẽ nhận được giả dược trong một khoảng thời gian, hoặc bạn sẽ nhận được NMN trong một khoảng thời gian, và sau đó chúng tôi sẽ thực hiện một loại thử thách glucose, nơi chúng tôi xem xét khả năng tiêu thụ glucose của bạn với và không có sự truyền insulin.” Và trong nhóm giả dược, bạn sẽ xem xét trước và sau điều trị giả dược. Có sự khác biệt nào trong khả năng tiêu thụ glucose mà không có insulin không? Không. Còn với insulin, nơi bạn sẽ mong đợi thấy nhiều hơn khả năng tiêu thụ glucose? Không có sự khác biệt. Nhưng khi bạn làm điều đó với nhóm NMN, có một sự gia tăng có ý nghĩa thống kê trong khả năng tiêu thụ glucose với sự truyền insulin, nhưng nó khá nhỏ. Nói cách khác, nó hoàn toàn không có ý nghĩa lâm sàng. Và chỉ để tìm hiểu xem nó không có ý nghĩa đến mức nào, tôi đã quay lại và thực sự xem xét một số dữ liệu ánh sáng đỏ, vì có một nghiên cứu thú vị chiếu ánh sáng đỏ lên lưng một người và sau đó thực hiện một bài kiểm tra dung nạp glucose bằng miệng. Ồ, đúng rồi. Và bạn thực sự có thể giảm, như, glucose sau bữa ăn xuống 8%. Điều đó có ý nghĩa không? Không thực sự.
Ý tôi là, không trong nhóm bệnh nhân này, vì những người này đều ở giai đoạn tiền tiểu đường, và họ có mức glucose rất cao.
Vì vậy, đây lại là một ví dụ khác về điều gì đó có ý nghĩa thống kê, nhưng không có ý nghĩa lâm sàng.
Và điều tương tự cũng đúng trong nghiên cứu này, đúng không?
Nhưng một lần nữa, mọi người có thể chỉ ra hai nghiên cứu này, vì chúng được thực hiện trên con người, và bạn có nghiên cứu này, nếu bạn nheo mắt và nhìn thật kỹ và lấy một tập hợp con, tập hợp con của phân tích về một chỉ số này, chúng tôi đã thấy một sự giảm mỡ gan từ 20% xuống 15%, vẫn cao gấp 3 lần ngưỡng cho bệnh gan.
Và trong nghiên cứu khác, bạn có một sự giảm rất, rất khiêm tốn, xin lỗi, tăng trong việc xử lý glucose.
Nhưng ý tôi là, có một câu nói trong đầu tôi, Andrew, đó là, nếu bạn phải resort đến những cơ chế thống kê thật sự thú vị để thấy điều gì đó, có lẽ không có điều gì thật sự thú vị ở đó.
Đúng.
Đúng.
Tôi hoàn toàn đồng ý.
Và tôi nghĩ, bạn biết đấy, đến thời điểm này, tôi đang tự hỏi liệu tôi có đang lãng phí tiền khi sử dụng NMN hoặc NR không.
Chà, để tôi nói cho bạn một điều tích cực về điều này.
Lý do tôi dùng NR thực sự là vì những tác dụng chống viêm được báo cáo, được cho là.
Tôi chỉ muốn chú ý một chút đến toàn bộ cuộc chiến thương mại xung quanh điều này, vì tôi nghĩ nó có liên quan.
Ý tôi là, tôi nghĩ ngay bây giờ, theo những gì tôi biết, FDA cơ bản đã nói rằng NMN không nên được bán như một thực phẩm bổ sung, nhưng nó vẫn đang được bán như một thực phẩm bổ sung.
Vì vậy, có một chút phớt lờ yêu cầu của FDA.
NR, theo những gì tôi biết, được phép bán như một thực phẩm bổ sung.
Vâng.
Vì vậy, nó thường được coi là an toàn.
Nó có một chỉ định của FDA là “grass,” có nghĩa là nó không bị quản lý.
Thường được công nhận là an toàn.
Đúng.
Và điều đó có nghĩa là bất kỳ ai cũng có thể bán nó.
FDA sẽ không có sự giám sát nào.
Họ không nói với bạn rằng — họ sẽ không đóng dấu lên đó rằng những gì họ đang bán là những gì nó là.
Và bạn không thể đưa ra một tuyên bố nào về điều đó mà không được xác thực bởi một loại nghiên cứu nào đó.
Vì vậy, thật lòng mà nói, tôi nghĩ toàn bộ vấn đề NMN và cuộc tranh luận của chúng ta là không liên quan.
Tôi nghĩ đó chỉ là một cuộc tranh luận thương mại.
Tôi nghĩ nó thực sự chỉ là việc thể hiện rằng làm thế nào tôi có thể tạo ra một thị trường khác biệt?
Tôi không nghĩ có lý do khoa học nào để ủng hộ cái này hơn cái kia.
Chà, bạn vừa trả lời câu hỏi mà tôi định hỏi, nhưng tôi cho rằng câu hỏi trở thành, có lợi ích gì khi sử dụng một trong hai loại này để kéo dài tuổi thọ không?
Có một lợi ích mà tôi có thể tìm thấy.
Có một lợi ích mà tôi nghĩ là thật sự.
Có một vài lợi ích khác thực sự không đáng kể rơi vào loại nghiên cứu ngớ ngẩn mà chọn lọc dữ liệu.
Vì vậy, có những nghiên cứu đã cho người ta NMN và xem xét một cách tiếp cận ngẫu nhiên nhiều thứ khác nhau.
Như, liệu nó có thay đổi cholesterol LDL, cholesterol HDL, triglycerides không?
Và câu trả lời là, ôi, nhìn kìa, có một sự giảm nhỏ, nhưng hoàn toàn không đáng kể về mặt lâm sàng, ngay cả khi có ý nghĩa thống kê, và ôi, nó đã tăng cường bài kiểm tra đi bộ sáu phút của bạn hoặc cái gì đó.
Và một bài kiểm tra đi bộ sáu phút hoặc cái gì đó ở những người trong độ tuổi 20 là không liên quan.
Nó không có sự thay đổi nào trong VO2 max.
Nó không có sự thay đổi nào trong bất kỳ chỉ số hiệu suất có ý nghĩa nào.
Một bài kiểm tra, một nghiên cứu mà tôi có thể tìm thấy thực sự có vẻ như có tín hiệu đối với tôi.
Và đó là một nghiên cứu đã xem xét tỷ lệ ung thư da, và tôi không thể nhớ đó là NR hay NMN, nhưng thật lòng mà nói, tôi không nghĩ điều đó quan trọng vì tôi nghĩ chúng về cơ bản là tương đương.
Một cái chỉ có một nhóm phosphate ở đó.
Bạn có thể cần phải uống một chút nhiều hơn NMN so với NR, hoặc có thể là nhiều hơn rất nhiều, ai biết được, để có được sự gia tăng tương tự trong NAD là hiểu biết của tôi.
Vì vậy, nghiên cứu này đã tìm thấy sự giảm từ 60% đến 80% trong các loại ung thư tế bào đáy và tế bào vảy.
Bây giờ tôi không thấy sự khác biệt nào trong các loại u hắc tố.
Vì vậy, một lần nữa, bạn biết điều này vì bạn vừa thực hiện một podcast về điều này.
U ác tính da (melanoma) là loại ung thư da có thể gây chết người, nhưng không có nghĩa là ung thư biểu mô tế bào vảy và ung thư biểu mô tế bào đáy không gây ra vấn đề. Chúng có thể gây biến dạng rất nghiêm trọng. Chúng có thể yêu cầu phẫu thuật khá quyết liệt để điều trị. Vì vậy, nếu thực sự có điều gì đó có thể giảm nguy cơ mắc ung thư biểu mô tế bào đáy và tế bào vảy, điều đó có thể là lý do để sử dụng nó. Và tôi nên nói rằng ung thư biểu mô tế bào đáy và tế bào vảy rất, rất phổ biến. Chúng rất phổ biến và rõ ràng liên quan đến việc tiếp xúc với ánh nắng mặt trời theo cách mà ngay cả melanoma cũng phức tạp hơn và có yếu tố di truyền cũng như có những vấn đề khác xảy ra. Nhưng ung thư biểu mô tế bào vảy và tế bào đáy thì rõ ràng liên quan đến việc tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Như bạn đã nói, chúng khá phổ biến. Và vì vậy, cá nhân tôi, đó là một thí nghiệm mà tôi muốn thấy được lặp lại. Bởi vì nếu thực sự NR và/hoặc NMN giảm nguy cơ mắc ung thư biểu mô tế bào vảy và tế bào đáy một cách đáng kể, tôi nghĩ bạn có thể lập luận rằng nếu bạn là một cá nhân có nguy cơ mắc những điều đó, rõ ràng là tôi không có, đúng không? Tôi chưa bao giờ bị cháy nắng trong đời. Ý tôi là, tôi không làm việc ngoài trời. Vì vậy, điều đó sẽ không quan trọng với tôi, nhưng có rất nhiều người mà màu da của họ khiến họ dễ bị tổn thương hơn hoặc sở thích của họ hoặc thực tế là nghề nghiệp của họ khiến họ dễ bị tổn thương hơn. Bạn biết đấy, có thể có lý do để lập luận về điều đó. Nếu bạn có thể thực sự giảm 60% đến 80% nguy cơ mắc ung thư biểu mô tế bào vảy hoặc tế bào đáy, điều đó có thể rất quan trọng. Và nhân tiện, tôi không biết điều này có đúng không, nhưng bạn có thể nhớ rằng ở phần đầu, tôi đã nói rằng khi bạn nhìn vào tất cả các mô trong cơ thể mà chúng ta thấy sự giảm NAD, bạn có nhớ rằng nơi có sự giảm lớn nhất là da không? Vì vậy, có một phần trong tôi tự hỏi rằng liệu lý do mà nơi duy nhất chúng ta thấy tín hiệu thực sự tốt có khả năng cho việc bổ sung NR và NMN là trong ung thư da hay không.
Đó không phải là u ác tính hắc tố, mà đó là điều mà chúng ta thực sự muốn thấy. Ý tôi là, nếu điều này giảm nguy cơ mắc u ác tính hắc tố, tôi sẽ chấp nhận, đúng không? Bởi vì mặc dù tôi có làn da tối màu, tôi vẫn dễ bị u ác tính hắc tố. Vậy nên tôi chỉ tự hỏi, điều đó có thể đúng, đúng và không liên quan, nhưng đó là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi khi tôi gặp tài liệu đó là, hmm, tôi tự hỏi liệu sự giảm đáng kể NAD trong mô này có giải thích tại sao có thể có lợi ích nào đó không. Giả sử ai đó không thích cảm giác như có một con voi đè lên ngực và họ sẽ trả 750 đô la cho nó, tức là một liệu pháp truyền NAD mỗi tuần một lần. Và nhìn này, có thể mọi người sẽ chọn làm điều đó, những người có thu nhập khả dụng có thể làm điều đó, truyền chậm hơn, không cảm thấy buồn nôn, tăng NAD với hy vọng, hy vọng, hy vọng rằng có thể nó sẽ kéo dài tuổi thọ của bạn. Hầu hết mọi người khi xem xét bổ sung để tăng cường con đường NAD sẽ mặc định chọn hoặc uống NR hoặc uống NMN. Nhân tiện, chỉ quay lại với nhóm đã quyết định rằng 1.000 đô la cho một liệu pháp truyền NAD và truyền trong hai giờ là một cách sử dụng thời gian tốt, bạn nghĩ rằng sự cải thiện trong tuổi thọ của họ sẽ như thế nào nếu họ dành hai giờ đó để tập thể dục? Sẽ lớn hơn đáng kể. Thú vị. Và ít tốn kém hơn, nhưng đúng vậy. Bạn cũng có thể tập tạ trong giờ đầu tiên và sau đó thưởng thức một bữa ăn. Lane Norton đã dạy tôi rằng có dữ liệu cho thấy rằng tập thể dục và đặc biệt là tập luyện sức đề kháng cải thiện các thuộc tính thưởng thức của thực phẩm, làm cho thực phẩm ngon hơn, điều mà chúng ta đều đã trải nghiệm một cách trực quan. Vì vậy, bạn dành giờ đầu tiên để tập luyện, giờ thứ hai để ăn. Nếu bạn có thêm hai giờ mỗi tuần để chọn giữa việc trả 1.000 đô la hoặc 700 đô la cho một liệu pháp truyền NAD hoặc nâng tạ trong một giờ, đi bộ nửa giờ và nghe podcast yêu thích của bạn như Huberman Lab và sau đó ăn một bữa ăn trong nửa giờ, tôi có thể nghĩ ra rất nhiều cách tốt hơn để tiêu tốn thời gian và tiền bạc.
Nhưng dù sao, đừng đi lạc đề.
Được rồi, tôi sẽ trích dẫn một chút từ văn bản tiếp thị ở đây, nhưng tôi tin tưởng vào những điều này.
Thật sao?
Ừ.
Ừ, tôi có.
Bởi vì chúng có các trích dẫn để hỗ trợ và chúng ta có thể bao gồm các trích dẫn đó.
Tôi có thể nói rằng đây không phải là những lập luận then chốt để làm một điều gì đó hay điều khác,
nhưng chúng ta đã xác định rằng NR và NMN khá giống nhau ngoại trừ sự hiện diện của
một nhóm phosphate trên NR mà bị cắt bỏ.
Vì vậy, bạn có thể gặp một vấn đề liều lượng nhỏ, nhưng cuối cùng, bạn đang cung cấp NR,
NR được tế bào hấp thụ một cách tự do, nó chuyển thành NAD.
Vì vậy, đây đều là một trò chơi lớn về cách làm tăng NAD.
Và một lần nữa, tôi nghĩ chúng ta đã xác định và có thể đồng ý rằng có sự gia tăng NAD
ít nhất trong máu và có thể trong gan khi bạn sử dụng NAD ngoại sinh hoặc một tiền chất.
Hoặc NR.
Ừ.
Ừ.
Tuyệt vời.
Vậy thì bạn đã lấy đúng những gì tôi định đề cập đến từ dữ liệu.
Bởi vì tôi đã hỏi một vài người đã giúp phát triển một số thực phẩm bổ sung NR, rằng dữ liệu nào hỗ trợ việc sử dụng NR để tăng NAD và họ nói NR có thể vượt qua màng tế bào
trực tiếp.
NMN thì không.
Được rồi.
Nhưng bạn có thể chỉ cần cắt bỏ nhóm phosphate.
Chính xác.
NR, họ tuyên bố, tôi không, đây không phải là tuyên bố của tôi, nhưng họ tuyên bố rằng NR “hiệu quả hơn 25% so với NMN trong việc nâng cao mức NAD toàn bộ trong máu.”
Nhưng tôi đoán điều đó.
Có lẽ liên quan đến liều lượng.
Miligam cho miligam.
Chính xác.
Đúng rồi.
Vậy thì bạn chỉ cần điều chỉnh liều miligam một chút và vân vân.
Điều hoàn toàn không rõ ràng là việc tăng NAD trong máu sẽ chuyển thành việc đưa
nhiều NAD vào tế bào như thế nào.
Tôi không biết điều đó.
Cụ thể, các tế bào như cơ bắp, đúng không?
Tôi nghĩ dựa trên công trình của Josh Rabinowitz, tôi cũng đã mời Josh Rabinowitz lên podcast
để nói về điều này và tôi tin tưởng Josh về điều này nhiều hơn so với bất kỳ tài liệu tiếp thị nào
bởi vì anh ấy không có lợi ích cá nhân trong cuộc chiến này, đúng không?
Anh ấy chỉ, bạn biết đấy, anh ấy chỉ làm công việc của mình.
Và nghiên cứu của Josh cho thấy, mà cơ bản là nghiên cứu về dòng chảy NAD, đã chứng minh rằng, nhìn chung, gan có lẽ là nơi hấp thụ lớn nhất bên cạnh máu.
Và đó là tất cả những gì chúng ta biết.
Như vậy, không rõ là bao nhiêu trong số này đang vào các tế bào khác.
Vì vậy, ý tôi là, phần còn lại chỉ là, bạn biết đấy, tôi nghĩ là sắp xếp lại ghế trên một con tàu Titanic về việc điều đó thực sự quan trọng đến mức nào?
Và một lần nữa, tôi thậm chí không nghĩ rằng việc tranh luận xem NMN hay NR có khả năng sinh học cao hơn có đáng hay không, vì theo quan điểm của bạn, bạn có thể điều chỉnh liều lượng và tôi tin rằng bất cứ điều gì bạn đang dùng, NR hay NMN, bạn đều đang đưa một số NR vào các tế bào và điều đó đang được chuyển đổi thành NAD.
Nhưng chúng ta vẫn quay lại câu hỏi cốt lõi, điều đó có quan trọng không?
Việc tăng cường NAD nội bào có quan trọng không khi mà hệ thống được điều chỉnh rất chặt chẽ?
Vì vậy, tôi nghĩ rằng những gì bạn thấy là rất nhiều tài liệu tiếp thị cố gắng chứng minh rằng bạn có thể làm điều đó.
Tuyệt vời.
Tôi đồng ý rằng bạn có thể làm điều đó.
Điều đó có quan trọng không?
Điều đó có quan trọng trong tuổi thọ không?
Câu trả lời dường như là không một cách rõ ràng vào thời điểm này.
Điều đó có quan trọng trong sức khỏe không?
Tôi nghĩ đó là điều chúng ta đang thảo luận.
Có điều gì đó rất khó nắm bắt về lĩnh vực tuổi thọ.
Chỉ có điều gì đó rất khó nắm bắt về ý tưởng rằng một người có thể dùng một thứ gì đó và kéo dài tuổi thọ và mọi người không muốn nằm trong nhóm đối chứng.
Vì vậy, họ sẵn sàng đầu tư một số tiền đáng kể để làm điều đó.
Chà, ý tôi là, vấn đề lớn hơn là bạn không thể thực hiện thí nghiệm tuổi thọ trên con người và tôi chắc chắn rằng những công ty bán những sản phẩm này và thành thật mà nói, tôi không theo dõi lĩnh vực này.
Tôi không biết có bao nhiêu công ty như vậy ở ngoài kia.
Tôi có thể kể tên hai công ty vì năm năm trước, khi đó là lần cuối cùng tôi thực sự tìm hiểu về vấn đề này, tôi biết ai là hai người chơi thống trị.
Theo như tôi biết, có thể hôm nay có 20 công ty đang bán NR và NMN.
Có lẽ có khoảng 30 đến 50 sản phẩm trước quyết định của FDA này, điều này thật sự là một tình huống thú vị.
Điều đã xảy ra là FDA đột ngột quyết định rằng bổ sung NMN không nên được bán tự do nữa vì đã có một thử nghiệm lâm sàng được khởi xướng trên NMN, điều này về cơ bản biến NMN thành một loại thuốc để thử nghiệm lâm sàng và do đó không thể được phân loại là một bổ sung nữa.
Đó là lý do mà tôi hiểu được.
Nhưng cũng giống như những thứ như acetylcystine. Tôi nghĩ đó chủ yếu là một nỗ lực vận động hành lang. Tôi không nghĩ đó thực sự là một quyết định khoa học. Tôi nghĩ đó là một quyết định vận động hành lang từ góc độ bảo vệ thị trường, từ góc độ bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ.
Điều này đã xảy ra trước đó với acetylcystine, NAC, mà một số người sử dụng, nó là một loại thuốc làm loãng đờm. Thực tế, nó là một loại thuốc giảm nghẹt mũi tuyệt vời. Nếu bạn bị nghẹt mũi và nó làm tăng glutathione, đó là những gì tôi hiểu. Tôi tin rằng có ai đó sẽ kiểm tra lại điều này cho tôi. Nó giảm hay tăng glutathione? Tăng glutathione. Đó là những gì tôi hiểu. Nếu tôi sai, ai đó sẽ nhanh chóng cho tôi biết trong phần bình luận.
Theo hiểu biết của tôi, ở châu Âu, NAC thậm chí có thể được bán theo đơn. Ở Mỹ, bạn vẫn có thể mua nó tự do, nhưng vài năm trước, FDA đã nói, “Không, không thể bán NAC nữa,” và đã có một cuộc vận động để giữ nó trên thị trường và bạn vẫn có thể mua nó trên Amazon.
Điều tương tự đã xảy ra với NMN và chắc chắn với NR, mặc dù NR chưa bao giờ bị đặt câu hỏi về việc nó có nên được bán như một bổ sung hay không, vì theo những gì tôi biết, hiện tại không có thử nghiệm lâm sàng nào trên NR. Có một thử nghiệm lâm sàng trên NMN, điều này phân loại nó là một loại thuốc thử nghiệm, và do đó FDA đã nói, “Không, bạn không thể bán nó như một bổ sung.” Một vài công ty lớn đã rút NMN khỏi thị trường ở Mỹ.
Nhiều công ty nhỏ hơn chỉ quan sát và chờ đợi, và tiếp tục bán sản phẩm này, và tôi đã kiểm tra trước khi bắt đầu tập này, và bạn vẫn có thể mua nó trực tuyến. Nhưng tất nhiên, nhiều điều chúng tôi đang nói hôm nay là, “Tại sao bạn lại làm như vậy?” Chúng tôi không thực sự đưa ra những lập luận mạnh mẽ cho việc sử dụng NMN, ít nhất là không trong cuộc thảo luận hôm nay. Đúng vậy. Một lần nữa, tôi nghĩ lập luận mạnh mẽ nhất mà tôi có thể đưa ra dựa trên dữ liệu sẽ là khả năng giảm nguy cơ ung thư tế bào đáy và tế bào vảy, nếu thực sự những kết quả đó có thể tái tạo được. Một lần nữa, điều đó sẽ là lý do biện minh. Đối với cá nhân phù hợp, điều đó có thể là lý do biện minh cho họ, nhưng không phải với tôi. Nhưng thực sự phần còn lại là tại sao bạn cần thực hiện các thí nghiệm về điều này nếu bạn đang bán một loại thực phẩm bổ sung mà bạn không cần phải đưa ra tuyên bố để bán? Nếu đó là một loại thuốc, bạn phải có chỉ định, không thể bán thuốc mà không có các thử nghiệm nghiêm ngặt chứng minh cả độ an toàn và hiệu quả. Tôi nghĩ rằng có thể nói khá an toàn rằng tôi nghĩ NR và NMN có lẽ là an toàn. Đã có một số ý kiến xung quanh ý tưởng rằng NR có thể làm tăng nguy cơ ung thư. Đúng vậy. Và các chuyên gia trong lĩnh vực này, như Charles Brenner, đã phản biện mạnh mẽ về điều đó, lập luận rằng các nghiên cứu không được thực hiện tốt, đúng như tôi nhớ? Tôi nghĩ điều đó có lẽ là công bằng. Tôi không nghĩ rằng đã có một nghiên cứu nào được thực hiện tốt trong toàn bộ lĩnh vực này, đó là một phần của vấn đề. Có lẽ đó là một tuyên bố quá khắc nghiệt, nhưng đây không phải là một lĩnh vực mà có thể áp dụng sự nghiêm ngặt như trong điều trị dược phẩm. Bạn đã đề cập đến Charles Brenner, tôi nghĩ Charles làm việc tốt. Và ông ấy làm việc trên nhiều vấn đề, không chỉ riêng điều này. Đúng vậy. Nhân tiện, tôi không nghe thấy Charles nói rằng NR làm tăng tuổi thọ. Không. Thực tế, tôi không muốn trích dẫn ông ấy chút nào, nhưng tôi nghĩ ông ấy sẽ lập luận rằng Sertuins NR và NMN không nên được liên kết một cách hợp lý hoặc thực tiễn với những nỗ lực kéo dài tuổi thọ, nhưng…
Có một số tác động tích cực thú vị của việc bổ sung NR như một phương tiện để tăng cường NAD nhằm chống viêm và một số tác động khác mà chúng ta đã thảo luận.
Đúng vậy.
Đó là hiểu biết của tôi về quan điểm của ông ấy, là tôi nghĩ ông ấy hoàn toàn đồng ý với những gì tôi đã nêu ra từ đầu, đó là không có mối liên hệ logic có ý nghĩa nào giữa mối quan hệ của Sertuins, việc hạn chế calo và NR.
Đó chỉ là một trò chơi vỏ sò trống rỗng.
Và bạn đúng.
Tôi nghĩ một phần lý do tại sao tôi nghĩ có nhiều nghiên cứu tốt hơn đang diễn ra với rapamycin là vì thực sự không có lợi ích thương mại nào trong rapamycin, như không ai sẽ kiếm tiền từ việc bán rapamycin.
Bởi vì nó rất rẻ.
À, đúng vậy.
Và thực ra nó không rẻ, nhưng đó là một loại thuốc đã hết hạn bằng sáng chế.
Ôi, được rồi.
Vậy, đây là một loại thuốc đã được FDA phê duyệt cách đây 25 năm.
Vì vậy, các dạng generic đủ rẻ đến nỗi không có loại thuốc nào.
Tin hay không thì tùy, nhưng chúng không phải.
Đây là sự mỉa mai của nó, là generic.
Vì vậy, rapamune là loại thuốc thương hiệu đã được phê duyệt lần đầu vào năm 1999.
Và ngày nay, nếu bạn đi mua rapamycin, bạn sẽ không mua rapamune, bạn sẽ có khả năng mua serolamus generic hoặc rapamycin.
Và tuy nhiên, nó lại khá đắt.
Bây giờ, nó không quá đắt vì bạn không dùng nhiều, nhưng khoảng 5 đô la một miligam.
Điều đó khá đắt.
Nếu bạn dùng 8 miligam một tuần, thì khoảng 40 đô la một tuần là những gì tôi chi cho rapamycin.
Điều đó không rẻ so với, và nó rẻ hơn một số thứ tôi dùng, nhưng không phải là rẻ.
Nhưng điểm quan trọng là không ai có lợi ích thương mại trong rapamycin.
Nó là một loại thuốc không liên quan.
Nhưng mối quan tâm là khoa học.
Và lợi ích thương mại nằm ở những gì chúng tôi gọi là rapalogs, là các dẫn xuất của rapamycin đang được một số công ty nghiên cứu để xem xét các chỉ định mới.
Ví dụ, miễn dịch, chức năng miễn dịch.
Rapamycin, theo lịch sử, được coi là một chất ức chế miễn dịch vì đó là bối cảnh mà nó được phê duyệt cho các bệnh nhân trải qua cấy ghép cơ quan. Nhưng tôi nghĩ rằng Joan Manek và Lloyd Klickstein, khi họ công bố bài báo đó vào năm 2014 sử dụng Evarolimus, nơi họ lấy một nhóm người 65 tuổi và phân ngẫu nhiên họ thành hai nhóm: một nhóm dùng giả dược và một nhóm dùng các liều lượng và lịch trình liều khác nhau của Evarolimus, đã phát hiện ra rằng có sự cải thiện miễn dịch trong phản ứng với vắc xin cúm, điều này, đối với tôi, là bước ngoặt. Đó là lúc rapamycin từ một thứ gì đó thú vị dựa trên ITP đầu tiên vào năm 2009 đã trở thành “có lẽ chúng ta nên sử dụng điều này” vào năm 2014.
Vì vậy, giữa năm 2009 và 2014, tôi đã nhìn vào sự tò mò về rapamycin và nói, “Thật tuyệt khi nó hoạt động trên chuột. Tôi không nghĩ con người nên xem xét điều này theo nghiên cứu đó,” mà giống như, “Chờ một chút. Có điều gì đó khác biệt. Nếu bạn dùng rapamycin như một con người ít nhất mỗi ngày, có vẻ như nó ức chế hệ miễn dịch của bạn. Nhưng nếu bạn chỉ dùng một lần mỗi tuần như họ đã làm trong nghiên cứu đó, có vẻ như nó cải thiện chức năng miễn dịch, điều này có nghĩa là nó là một chất điều chỉnh miễn dịch. Bạn có thể tăng hoặc giảm hệ miễn dịch.” Đó thực sự là giả thuyết đã xuất hiện từ thí nghiệm đó.
Và bây giờ câu hỏi là, liệu bạn có thể thiết kế các loại thuốc cụ thể hơn cho phức hợp M4 1, mà rapamycin không phải là, nhưng bạn có thể vượt qua điều đó bằng cách dùng liều gián đoạn? Và sau đó, tất nhiên, liệu đó có phải là một loại thuốc có hiệu quả trong các vấn đề khác có thể được thử nghiệm trên con người mà không phải là tuổi thọ? Bởi vì bạn không thể thử nghiệm tuổi thọ trên con người, rõ ràng rồi. Đúng không? 50, đúng không? 50 tuổi. 51. 51. Bạn có vẻ rất khỏe mạnh, nhưng bạn chăm sóc bản thân rất tốt. Bạn nghĩ rằng việc dùng rapamycin, trong bao nhiêu năm bạn đã dùng nó? Sáu. Đã góp phần vào trạng thái hiện tại hoặc sức sống của bạn? Không có ý tưởng nào. Đây là cơ hội của tôi để hỏi về niềm tin của bạn hoặc sự thiếu niềm tin vào các bài kiểm tra lão hóa sinh học.
Bởi vì nếu ai đó định thử nghiệm với bất kỳ hoặc tất cả những điều này, họ có thể muốn đánh giá xem tuổi sinh học của họ có đang thay đổi hay không. Và có một số bài kiểm tra như vậy có sẵn. Mọi người rất thích những thứ này. Họ yêu thích chúng. Tôi có nghĩa là, ai mà không muốn thấy rằng họ 51 tuổi nhưng tuổi sinh học của họ là 37? Tôi vừa làm một bài kiểm tra vận động hôm trước. Đó là một hệ thống camera rất tinh vi với hàng triệu camera quay xung quanh bạn và bạn thực hiện toàn bộ bài tập này. Bạn có thể nhảy cao bao nhiêu? Bạn có thể ném xa bao nhiêu? Thật tuyệt vời. Và sau đó nó cho bạn một độ tuổi vận động. Andrew, tôi 22 tuổi. Tôi tin điều đó. Tôi có nghĩa là, tôi nên cảm thấy tuyệt vời. Bạn có thực sự nghĩ rằng tôi di chuyển như một người 22 tuổi không? Tôi có nghĩa là, bạn đang đùa tôi à? Tôi cá là nếu tôi đi làm lại bài kiểm tra đó vào ngày mai, tôi sẽ trở lại với độ tuổi 31 hoặc gì đó. Có rất nhiều điều vô lý trong loại kiểm tra này. Nó chỉ là, bạn biết đấy, có lẽ có điều gì đó để nói nếu tôi làm điều đó và tôi ra ngoài với độ tuổi 22 như tôi đã làm so với 92. Tôi sẽ đồng ý rằng nếu bạn lấy những người 150 tuổi và cho họ tham gia một bài kiểm tra vận động, những người thực sự đang gặp khó khăn sẽ có độ tuổi cao hơn. Và những người thực sự đang làm tốt sẽ có độ tuổi thấp hơn. Thật tuyệt. Tôi đoán là tốt. Tôi đoán tôi di chuyển khá tốt cho một người 51 tuổi. Nhưng thật sự không thể tin rằng tôi có thể làm những gì tôi có thể làm khi tôi 22 tuổi liên quan đến vận động, sức mạnh và năng lượng, đó là những gì mà bài kiểm tra đó đang đánh giá. Bạn đang thực hiện rất nhiều động tác nhảy, nhảy một chân ở đây, làm tất cả những thứ này, kiểm tra thăng bằng, đủ loại thứ. Và tôi đoán tôi sẽ nói tiêu chuẩn vàng cho bất kỳ bài kiểm tra lão hóa sinh học nào phải là điều sau đây. Điều gì là dự đoán tốt hơn cho số năm sống còn lại? Tuổi sinh học hay tuổi sinh học? Đó là tiêu chuẩn quan trọng nhất đối với tôi. Vậy bạn bao nhiêu tuổi theo lịch? Tôi sẽ 49 tuổi trong sáu tuần nữa.
Tôi chắc rằng những người nghe của bạn sẽ không thích nghe điều này vì họ có thể hy vọng và tin rằng bạn là bất tử. Nhưng một số người có thể muốn nghe rằng tôi sẽ sớm bị loại bỏ. Nhưng hãy giả định rằng bạn có thể chết là điều hiển nhiên. Chỉ dựa vào tuổi tác của bạn, một nhà thống kê sẽ đưa ra một dự đoán khá hợp lý về thời gian bạn sẽ sống. Bây giờ tôi sẽ lập luận rằng đó là một giả định thô vì nó không tính đến thực tế rằng bạn có sức khỏe chuyển hóa tốt, rằng bạn làm tất cả những điều mà bạn làm. Nhưng chỉ dựa vào thực tế rằng bạn là một người đàn ông 49 tuổi và không hút thuốc, ba điều đó sẽ cho tôi, nếu tôi là một nhà thống kê, một dự đoán rất tốt về tuổi thọ của bạn. Và vì tôi không phải là một nhà thống kê, tôi không biết con số chính xác. Nhưng tôi đoán rằng nó sẽ được dự đoán ở mức thêm 37 năm nữa. Được rồi. Vậy tôi đã mua bảng biểu cuộc đời tôi theo tuần. Vâng. Thực tế, tôi đã mua hai cái vì lý do không thú vị. Nhưng tôi đã theo dõi bảng biểu đó, Phil. Không hoàn toàn như bạn đã dự đoán, nhưng tôi đã ước lượng tuổi thọ của mình là 95. Tuyệt vời. Điều đó ổn. Và sau đó tôi có những đường nhỏ ở bên về mức độ năng lượng mà tôi cảm thấy, và chỉ cảm giác tổng thể về sức khỏe, hoàn toàn chủ quan từ 0 là hoàn toàn kiệt quệ gần chết đến 10, như là cảm thấy tốt nhất mà tôi từng có. Nhưng bạn làm điều đó, bạn ghi chú điều đó thường xuyên đến mức nào. Được rồi. Vậy nên những gì tôi đã làm là từ 10 đến 15, tôi cảm thấy trống rỗng. Và sau đó trong những năm 20 của tôi, thực sự tôi không cảm thấy tốt lắm vì tôi thường làm việc 80 giờ mỗi tuần. Bạn có thể hỏi các kỹ thuật viên phòng thí nghiệm cũ của tôi, tôi vừa mới nói chuyện với Feng Wen gần đây. Ý tôi là, tôi đã từng làm việc đến mức kiệt sức, không khỏe mạnh, 80 giờ một tuần, có thể 100 giờ thỉnh thoảng, có thể 70, có thể quay lại 40, nhưng chỉ là quá nhiều công việc, không đủ giấc ngủ, dinh dưỡng không tốt, chỉ không làm những điều đúng đắn, nhưng đã dành những năm 20 của tôi để ở trong phòng thí nghiệm, về cơ bản. Và rất nhiều năm 30 của tôi cũng vậy. Vì vậy, tôi sẽ nói rằng từ 40 đến 45, năng lượng của tôi cao hơn so với những năm 30.
Và bây giờ, tôi theo dõi, tôi sẽ nói khoảng mỗi hai tháng, tôi sẽ bắt đầu điền vào dòng đó.
Và nó được điều chỉnh bởi những yếu tố căng thẳng và điều chỉnh bởi những điều tích cực trong cuộc sống.
Mục tiêu của tôi là tìm ra những công cụ hành vi và những điều khác mà tôi có thể làm hoặc sử dụng để giữ cho sức sống cao nhất có thể, sức sống, sự hạnh phúc, sự bình yên nội tâm, v.v., tất cả những điều đó kết hợp lại, kiểu như tôi gọi là sức khỏe trong thước đo rất chủ quan này, càng cao càng tốt khi tôi chuyển sang tuổi 50, 60, 70 và 80.
Và tôi đoán rằng tôi sẽ phải làm nhiều điều hơn trong những năm 80 và 90 để duy trì một mức độ sức sống và hạnh phúc tương tự, hy vọng là như vậy, so với bây giờ.
Và câu hỏi là, liệu tôi có thể làm được không?
Có thể.
Có thể.
Tôi có thể sẽ nhìn nhận vấn đề từ một góc độ hơi khác.
Nhưng hãy để tôi quay lại và nêu một điểm, rồi chúng ta sẽ quay lại với điểm này, điều này thực sự rất thú vị.
Vâng.
Bởi vì tôi nghĩ biểu đồ rất tuyệt.
Tôi nghĩ biểu đồ, hơn bất kỳ loại thực phẩm chức năng nào cho sự trường thọ, cung cấp cho bạn một cái nhìn trực quan về vị trí của họ trong quỹ đạo dài này.
Và tôi không nghĩ rằng bộ não rất giỏi trong việc gắn chúng ta với khái niệm rằng chúng ta là hữu hạn.
Bởi vì nếu chúng ta nghĩ về điều đó ngay cả trong vài khoảnh khắc quá lâu, nó khiến chúng ta lo lắng.
Và tôi nghĩ chúng ta rất giỏi trong việc tránh thực tế đó.
Vâng.
Chà, như bạn đã nói, thật khó để suy ngẫm về sự hữu hạn.
Vì vậy, tôi thực sự muốn nói về điều đó vì tôi nghĩ nó rất thú vị.
Nhưng tôi chỉ muốn nêu điểm này về điểm bảo hiểm.
Vì vậy, hãy giả sử, theo tính toán bảo hiểm, kỳ vọng của bạn là còn 40 năm nữa tại thời điểm này.
Bởi vì bạn 49 tuổi, bạn là nam giới và bạn không hút thuốc.
Vì vậy, chúng tôi tin rằng bạn có khoảng từ 35 đến 40 năm sống còn được dự đoán dựa trên tuổi sinh học của bạn.
Chỉ vậy thôi?
Chỉ có vậy thôi sao?
Vâng.
Bạn sẽ sống đến, bất cứ điều gì, 88 đến 91 tuổi hay gì đó.
Tôi đang bịa ra điều đó.
Nhưng đó là, được rồi.
Tôi nên bắt tay vào một số việc thôi.
Vậy bây giờ hãy giả vờ rằng bạn đã làm một bài kiểm tra tuổi sinh học.
Được rồi.
Giả sử bạn đã làm điều đó.
Và giả sử kết quả cho thấy bạn 25 tuổi.
Vậy nếu tôi có một người đàn ông 25 tuổi, không hút thuốc trước mặt tôi, thì tuổi thọ của anh ấy là bao nhiêu?
Chà, khoảng 60 đến 65 năm.
Điều đó có nghĩa là bạn, Andrew, có 60 đến 65 năm sống nữa dựa trên thực tế rằng đồng hồ sinh học của bạn nói rằng bạn 25 tuổi?
Bạn có tin điều đó không?
Không, không đời nào.
Không, tất nhiên là không.
Bây giờ, đây sẽ là một điều dễ dàng để kiểm tra, không phải trên con người, nhưng bạn có thể làm điều đó trên chuột, đúng không?
Thú vị là theo như tôi biết, thí nghiệm đó chưa được thực hiện.
Vì vậy, ngay từ đầu, khi tôi nhìn vào những người nói về tuổi sinh học của họ, bạn biết đấy, “Chà, tôi thực sự 60 tuổi, bạn biết đấy, theo tuổi sinh học, nhưng tuổi sinh học của tôi là 35,” phản ứng của tôi là, “Ai quan tâm, thật sự?”
Như vậy, điều đó có phải là một điều tốt không?
Có, có thể.
Nhưng liệu nó có ý nghĩa cụ thể, có thể đo lường được khi có tuổi sinh học là 35 so với 40 so với 30 nếu bạn 60 tuổi không?
Tôi nghĩ chúng ta đang áp dụng một mức độ chính xác rất sai lệch cho một điều gì đó có thể chỉ cần đúng theo hướng.
Thứ hai, chúng ta vẫn chưa thực sự hiểu tiếng ồn sinh học trong phép đo đó, đúng không?
Vì vậy, có rất nhiều thứ mà chúng ta đo lường thực sự rất ồn ào.
Vì vậy, nếu tôi đo mức triglyceride của bạn, tôi không biết, hãy nghĩ đến một điều gì đó rất ồn ào về mặt sinh học.
Mức triglyceride của bạn.
Mức triglyceride của bạn khá ồn ào trừ khi tôi làm một điều rất quan trọng, đó là chuẩn hóa nó theo thời gian kể từ bữa ăn cuối cùng của bạn.
Như nếu bạn hỏi tôi ngay bây giờ mức triglyceride của tôi là gì, tôi không có ý tưởng nào vì, bạn biết đấy, tôi có thể đã ăn cách đây ba giờ, và tôi thậm chí không nhớ tôi đã ăn gì, có bao nhiêu chất béo trong đó, có bao nhiêu carbohydrate trong đó, tôi không biết.
Vì vậy, cách duy nhất bạn có thể thực sự có được một phép đo triglyceride và đặt bất kỳ trọng số nào cho nó là nếu bạn đã nhịn ăn từ tám đến mười hai giờ, thì ít nhất chúng ta có thể nói, hey, một mức triglyceride…
Mức triglyceride 50 milligrams trên decilit là rất tốt, trong khi mức triglyceride 120 milligrams trên decilit thì không tốt chút nào. Nhưng nếu hôm nay bạn đo mức triglyceride của tôi và nó là 150, có nghĩa là vào thời điểm này, thì điều đó có thể hoàn toàn hợp lý, mặc dù khi nhịn ăn, tôi chỉ có 50. Chúng ta biết điều đó vì chúng ta biết chính xác những gì ảnh hưởng đến việc đo triglyceride. Nhưng khi bạn nhìn vào một đồng hồ sinh học mà tính đến mức glucose, mức vitamin D, hoặc các dấu hiệu di truyền khác nhau, thì đó là những yếu tố rất phức tạp. Vậy làm thế nào tôi biết khi tôi đo nó ở bạn bây giờ so với khi tôi đo nó ở bạn một năm sau, tôi đã ghi lại bạn trong cùng một trạng thái? Ý tôi là, tôi không biết. Vì lý do đó, tôi rất khó để đặt niềm tin vào điều này. Bây giờ, điều đó có nghĩa là trong tương lai chúng ta sẽ không tìm thấy lợi ích nào từ điều này? Tôi nghĩ có thể chúng ta sẽ tìm thấy. Tôi nghĩ trong tất cả những yếu tố liên quan, phần di truyền sẽ là điều thú vị nhất. Nhưng một lần nữa, điều mà hầu hết mọi người không hiểu là một bí mật khó nói là việc đo lường và giải mã epigenome khó khăn như thế nào. Theo như tôi biết, không có công ty nào đang làm điều này, có thể tôi sai về điều này. Lần cuối tôi kiểm tra, khoảng một năm trước, không có công ty nào giải mã chính xác epigenome cho những điều này. Họ không thể nói chính xác, họ chỉ đưa ra một đại diện trung bình về mức độ methyl hóa của bạn, nhưng họ không đi từng cặp base mà thực sự giải mã nó như cách chúng ta giải mã gen. Vì vậy, một lần nữa, có quá nhiều tiếng ồn trong hệ thống này, và tôi nghĩ điều đó thực sự tạo ra một chút phân tâm cho mọi người. Bạn có tránh đi qua máy quét không truyền thống tại sân bay, cái mà có thể sử dụng mức độ bức xạ cao hơn không? Không. Bạn có nghĩ về số lượng chuyến bay bạn thực hiện như một nguồn bức xạ không? Không.
Hãy giữ mọi thứ trong bối cảnh này.
Vì vậy, NRC khuyến nghị rằng một con người, hoặc ít nhất là một người Mỹ, nên tiếp xúc với ít hơn 50 millisievert bức xạ mỗi năm.
Được rồi, con số đó không có ý nghĩa gì với ai đó.
Vậy hãy để tôi giúp mọi người hiểu điều đó có nghĩa là gì.
Vậy bạn và tôi nhận được bao nhiêu millisievert bức xạ?
Bởi vì cả hai chúng ta đều sống ở mực nước biển.
Vì vậy, chỉ riêng bức xạ môi trường sống ở mực nước biển là một millisievert mỗi năm.
Được rồi, vậy là chúng ta đã tiêu tốn 2% trong tổng số bức xạ hàng năm của mình.
Nếu bạn chuyển đến Colorado, giờ bạn ở độ cao một dặm, điều đó làm tăng mức bức xạ của bạn từ một lên hai millisievert mỗi năm, được rồi.
Nếu bạn có một cuộc chụp CT ngực, một cuộc chụp CT động mạch, thì điều đó phụ thuộc vào nơi bạn thực hiện.
Nếu bạn thực hiện ở một nơi thật tốt với máy quét nhanh và phần mềm tuyệt vời, có thể là ba millisievert mỗi năm, nếu bạn thực hiện ở một nơi trung bình thì có thể là từ 10 đến 15 millisievert, xin lỗi, mỗi lần chụp.
Bây giờ đây là điều thực sự thú vị.
Nhân tiện, tôi hoàn toàn bị cuốn hút bởi câu hỏi này, đó là bao nhiêu bức xạ là quá nhiều.
Một cuộc chụp DEXA, nhân tiện, bạn thậm chí không thể đo được bạn nhận được bao nhiêu millisievert.
Vì vậy, một cuộc chụp DEXA có bức xạ thấp hơn cả một chuyến bay xuyên quốc gia.
Vì vậy, nó cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ thấp, ít hơn cả một tia X hoặc bất cứ điều gì như vậy.
Những người làm việc trong các nhà máy hạt nhân, tôi được biết, tôi chưa xem dữ liệu chính về điều này, nhưng tôi đã nói chuyện với những người thường xuyên làm việc này.
Vì vậy, có thể tôi hơi sai về điều này, nhưng tôi được cho biết rằng những người này tiếp xúc với mức bức xạ gấp 10 lần mức đó và đôi khi còn cao hơn.
Vì vậy, họ không nhận được 50. Họ có thể nhận được khoảng 500 millisievert mỗi năm.
Và thật thú vị, họ không có nguy cơ cao hơn về ung thư.
Tôi không chắc phải hiểu điều đó như thế nào.
Nhưng điều đó gợi ý cho tôi rằng có lẽ chúng ta không cần phải lo lắng về những thứ như máy quét sân bay và các chuyến bay.
Trên thực tế, ngay cả khi bạn nhìn vào những phi công thực hiện các chuyến bay liên tục qua các cực, vì bạn sẽ nhận được nhiều bức xạ nhất khi bay qua cực, theo kiến thức của tôi, không có dữ liệu thuyết phục nào cho thấy những người đó có nguy cơ mắc ung thư cao hơn. Và rõ ràng họ đang ở mức cao hơn những gì một người dân thường sẽ trải qua về bức xạ. Vì vậy, tôi không tin rằng đó là điều mà chúng ta nên lo lắng. Tôi nghĩ bạn vừa giúp nhiều người giảm bớt những lo lắng không cần thiết.
Tôi muốn quay lại với những gì bạn đã nói trước đó về những gì bạn cần làm trong độ tuổi 90 so với những gì bạn đang làm bây giờ. Bạn đã nói rằng bạn nghĩ rằng trong độ tuổi 80 và 90, bạn sẽ phải làm việc chăm chỉ hơn để duy trì sức sống mà bạn có bây giờ. Đúng vậy, sức mạnh nắm, nhảy, chức năng nhận thức. Tôi có gen rất tốt về tuổi thọ từ một bên gia đình, khá tốt từ bên kia, mặc dù không mạnh mẽ bằng. Nếu tôi chỉ nhìn vào lịch sử, thì ai biết được, đúng không? Nhưng cảm giác của tôi là tôi sẽ sống đến 95 tuổi nếu không gặp tai nạn hay ung thư.
Vì vậy, tôi sẽ nói rằng, đúng, bạn sẽ phải làm việc chăm chỉ trong thập kỷ cuối cùng của cuộc đời để duy trì những điều đó. Nhưng tôi nghĩ rằng công việc chúng ta làm bây giờ sẽ đặt nền tảng cho điều đó. Đó là công việc cơ bản mà chúng ta thực hiện trong giai đoạn này của cuộc đời. Bạn và tôi chỉ cách nhau vài năm, nhưng tôi nghĩ đây là thập kỷ quyết định. Từ 50 đến 60 tuổi và từ 60 đến 70 tuổi là thời điểm quyết định.
Từ 50 đến 70 tuổi. Từ 50 đến 60 tuổi. Đúng vậy, từ 50 đến 70 tuổi. Vậy điều gì ở khoảng thời gian này mà bạn và tôi vừa mới bước vào và tại sao nó lại quan trọng như vậy? Tôi nghĩ điều đó quan trọng vì chúng ta đang đến thời điểm mà sự lão hóa bắt đầu xuất hiện. Và tôi nghĩ nếu bạn và tôi thành thật, chúng ta đang trở thành một nửa của những người mà chúng ta từng là. Và một lần nữa, điều đó chỉ có nghĩa là, nhìn chung, một đêm ngủ không ngon sẽ thể hiện rõ hơn, đúng không?
Khi bạn làm việc trong phòng thí nghiệm chăm chỉ như bạn đã mô tả, có lẽ bạn có thể đi xuyên qua tường khi bạn mệt mỏi.
Vâng, một giấc ngủ ngắn sẽ giúp tôi phục hồi gần như hoàn toàn.
Tôi đã bị cảm cúm nhiều hơn trong thời gian đó vì tôi không chăm sóc bản thân tốt, nhưng mặt khác, tôi lại ở trong nhà nhiều hơn, nên đó là một thí nghiệm không hoàn hảo.
Nhưng bạn đúng.
Khi tôi tiến gần đến 50 tuổi, tôi cần phải làm nhiều hơn.
Bạn cần chăm sóc bản thân nhiều hơn.
Bạn cần chú ý hơn đến những gì bạn ăn, cách bạn ngủ, cách bạn phục hồi sau những buổi tập luyện vì chúng ta vẫn thực hiện những bài tập khó, nhưng phục hồi đóng vai trò lớn hơn.
Nói cách khác, chúng ta không còn kiên cường như trước đây.
Bạn biết đấy, tôi đã nói với ai đó hôm nọ, họ hỏi tôi về thời gian thực tập của tôi.
Tôi không nghĩ mình nói quá khi tôi nói điều này.
Tôi không thể làm một tháng những gì tôi đã làm trong năm năm.
Tôi thực sự không thể làm được.
Tôi không nghĩ có cách nào tôi có thể quay lại mức độ thiếu ngủ đó trong một tháng, chưa nói đến năm năm.
Vì vậy, bạn biết đấy, đó chỉ là một thực tế của sự lão hóa, tôi nghĩ vậy.
Vì vậy, điều chúng ta cần làm trong khoảng thời gian này là xây dựng càng nhiều dự trữ sinh lý càng tốt.
Và điều quan trọng là chúng ta, bạn biết đấy, chúng ta phải tiếp tục tham gia vì sự tích lũy tạo ra sự khác biệt lớn, đúng không?
Vì vậy, bạn biết đấy, chúng ta vẫn đủ trẻ để thực sự có thể tăng khối lượng cơ bắp.
Bây giờ, điều đó không phải lúc nào cũng đúng.
Sẽ rất khó để tăng khối lượng cơ bắp khi bạn ở độ tuổi giữa đến cuối 70.
Điều đó có thể thực hiện được, nhưng rất, rất khó.
Vì vậy, thay vào đó, chúng ta muốn tăng cường khối lượng cơ bắp càng nhiều càng tốt và tăng cường hoặc ít nhất là duy trì sức mạnh càng nhiều càng tốt, một lần nữa, có lẽ việc tăng cường là không chắc chắn.
Chúng ta không tăng cường sức mạnh khi chúng ta già đi, đúng không?
Andy Galpin đã nói rất nhiều về điều này.
Sự teo cơ của các sợi cơ loại hai, các sợi cơ hai chiều thực sự bắt đầu teo đi trong độ tuổi 20 và 30.
Vậy, tôi biết rằng tôi không còn một phần sức mạnh như trước đây, và tôi biết điều đó vì cú nhảy dọc của tôi thực sự chỉ bằng một nửa so với khi tôi còn là một thiếu niên. Cú nhảy của tôi chưa bao giờ, chưa bao giờ rất tốt. Vì vậy, không quan trọng nó tốt đến mức nào. Ý tôi là, nếu bạn biết cú nhảy dọc của bạn ở tuổi 18, 19, 20, và sau đó bạn thực hiện nó hôm nay, tôi có nghĩa là, nó thực sự chỉ còn 50%, và đó là một trong những bài kiểm tra sức mạnh thuần túy nhất. Vì vậy, sức mạnh đang giảm, sức bền đang giảm, nhưng không nhiều. Khối lượng cơ bắp thực sự không giảm, vì hãy nhớ rằng đó là thứ tự mà bạn mất đi, đúng không? Bạn sẽ mất sức mạnh, sức bền và kích thước cơ bắp. Nhưng, một lần nữa, kích thước vẫn quan trọng. Nó vẫn là một nơi chứa glucose, tất cả những thứ khác. Nhưng điều chúng ta không muốn làm là, bạn biết đấy, bị ra khỏi cuộc chơi, đúng không? Điều chúng ta không muốn làm là làm tổn thương bản thân và gặp phải một trở ngại mà rất khó để phục hồi, vì, bạn biết đấy, khi bạn ở độ tuổi của chúng ta, nếu bạn không hoạt động trong nhiều tháng, tỷ lệ không hoạt động so với hoạt động sẽ là hai so với một hoặc ba so với một để lấy lại. Còn về năng lượng thì sao? Xin lỗi vì đã ngắt lời, nhưng vì chúng ta đã nói về các phân tử và các con đường năng lượng, vậy năng lượng thì sao? Chỉ cần đứng dậy và đi, hãy nói sau một giấc ngủ ngon, bảy giờ rưỡi, thức dậy, cùng một thời gian, hơn hoặc kém, bạn biết đấy, khoảng 6:37 sáng, có lẽ là cho bạn hoặc tôi. Và tại sao khi chúng ta lớn tuổi hơn, chúng ta lại có ít năng lượng hơn? Người bạn tốt của chúng ta, người đã khuất Ben Barris, thường hỏi về điều này. Ông ấy thường nói, ông ấy gọi tôi là Andy, ông ấy nói: “Andy, tại sao tôi lại có ít năng lượng đến vậy?” Tôi đã nói: “Tôi không biết. Tôi không biết. Đó là một câu hỏi tuyệt vời.” Thật không may, ông ấy đã qua đời vì ung thư tuyến tụy. Vì vậy, có thể đã có những vấn đề khác xảy ra, nhưng đó là trước khi mắc bệnh ung thư, ít nhất là theo những gì tôi biết. Bạn biết đấy, đó là một câu hỏi rất thú vị. Tại sao chúng ta lại có ít năng lượng hơn? Và tôi không nghĩ rằng ai đó đã từng có thể trả lời câu hỏi đó. Không.
Và khi bạn có con, bạn sẽ phải đối mặt với điều đó một cách rõ ràng hơn nữa. Bởi vì thực sự, đó là một trong những điều khiến tôi cảm thấy kinh ngạc nhất khi nhìn vào các con của mình, đặc biệt là những đứa nhỏ nhất, những cậu bé, một đứa bảy tuổi và một đứa mười tuổi, là những gì tôi vừa mô tả như là những cơn bộc phát năng lượng tự phát, như sự không thể ngồi yên, mong muốn vận động của chúng, như là, chúng sẽ, nếu chúng tôi, tôi nhớ có lần chúng tôi đang đi bộ qua một trung tâm thương mại và chúng đang chạy nhanh về phía trước, rồi lại chạy về phía sau, chạy nhanh về phía trước, rồi lại chạy về phía sau, như thể, hãy tưởng tượng nếu bạn và tôi đang đi bộ qua trung tâm thương mại. Và tôi bắt đầu chạy về phía trước và chạy lại. Bạn sẽ cảm thấy rất đau nhức vào ngày hôm sau. Nhưng với tôi, sẽ không bao giờ xảy ra việc tôi chạy trừ khi bị đuổi theo, đúng không? Như thể, tôi có nghĩa là, chúng tôi hiện đang sống một cuộc sống giống như tôi nghĩ tổ tiên của chúng tôi đã sống, đó là, nếu chúng tôi không cố ý di chuyển vì một lý do nào đó, như bạn đang tập thể dục, bạn đang đi dạo, chỉ vì lý do đi dạo, thì bạn sẽ không, sẽ không xảy ra với bạn việc đi ra ngoài và tiêu tốn năng lượng mà không có lý do. Và thế nhưng, trẻ con lại làm điều này, thật đáng kinh ngạc. Và hãy nhìn xem, điều này sẽ giảm đi khi bạn trở thành thanh thiếu niên, như chỉ từ 10 đến 18 tuổi, có lẽ sẽ có sự giảm đáng kể trong những cơn bộc phát năng lượng tự phát, chưa kể đến nơi chúng ta đang ở bây giờ. Và đó là một câu hỏi tuyệt vời. Có thể là NAD. Tôi có nghĩa là, tôi không biết. Có thể, mặc dù cho đến bây giờ chúng tôi đã nói về tất cả những cách để cố gắng tăng cường NAD trong máu và hy vọng trong các tế bào và tôi không biết, tôi uống NMN và NR của mình và tôi cảm thấy một chút tăng cường năng lượng. Nhưng tôi không thể nói rằng nó đáng kể đến mức tôi cảm thấy có thể chạy qua lại một cách tự phát. Một lần nữa, thật khó để tôi tưởng tượng rằng bất kỳ loại thực phẩm chức năng hay thuốc nào, bao gồm cả Rapamycin, mà tôi nghĩ là loại thuốc bảo vệ tuổi già hứa hẹn nhất mà chúng ta có, tôi chỉ không thể…
Hãy tưởng tượng rằng những điều đó thậm chí có thể so sánh với những gì giấc ngủ ngon, tập thể dục tốt và dinh dưỡng hợp lý mang lại cho mức năng lượng và sức sống của bạn. Và thực tế là cả ba điều đó đều khó thực hiện, bạn biết đấy, đặc biệt nếu bạn là người lớn. Đặc biệt nếu bạn có một cuộc sống thực sự, bạn biết đấy, bạn có con cái, bạn có công việc, điều này có lẽ đúng với nhiều người đang nghe chúng tôi ngay bây giờ. Rất ít người nghe chúng tôi ngay bây giờ có mục đích duy nhất trong cuộc sống là chăm sóc sức khỏe của họ. Mọi người đều có những việc khác phải làm, điều này có nghĩa là bạn có những lợi ích cạnh tranh cho việc làm thế nào để chăm sóc bản thân? Vì vậy, việc ngủ không dễ dàng, đúng không? Chúng ta đều bận rộn vô cùng. Chúng ta không muốn phải dừng lại những gì mình đang làm để thực hiện một thói quen ban đêm, để đưa bản thân vào tâm trạng đúng đắn, để có thể ngủ, làm tất cả những điều cần thiết, dành cho mình tám giờ trên giường với hy vọng có được bảy, bảy rưỡi giờ ngủ. Ngay cả những người như tôi, những người thích tập thể dục, tôi biết bạn cũng thích tập thể dục, vẫn là một sự hy sinh về thời gian. Và đối với nhiều người, chắc chắn là với tôi, thực phẩm là điều khó khăn nhất trong số tất cả, đúng không? Nếu để tôi tự quyết định, tôi sẽ ăn ngũ cốc trái cây cả ngày, tôi rất thích ngũ cốc trái cây, đúng không? Thú vị. Ngược lại, phần thực phẩm thì dễ dàng với tôi. Tôi thích thực phẩm lành mạnh. Ồ, tôi thích thực phẩm lành mạnh. Tôi chỉ thích tất cả các loại thực phẩm. Được rồi. Vâng, tôi không thích thực phẩm không lành mạnh. Tôi đã từ bỏ nó. Tôi chưa bao giờ thực sự thích nó nhiều. Ý tôi là, thỉnh thoảng tôi thích một miếng pizza hoặc kem ngon, nhưng tôi thích thịt, cá, gà, trứng, trái cây, rau, gạo, bột yến mạch hơn. Tôi chỉ thích những thứ đó hơn, có lẽ là một người kỳ lạ theo cách đó. Nhưng về chủ đề tập thể dục liên quan đến sức sống và tuổi thọ, tôi thấy thú vị khi một số hình thức tập thể dục mang lại cho chúng ta nhiều năng lượng hơn, đặc biệt là trong cùng một ngày, và một số hình thức tập thể dục hoặc thậm chí thời gian tập thể dục có xu hướng làm chúng ta kiệt sức.
Bởi vì tôi nghĩ một trong những lời kêu gọi lớn của bạn đến công chúng là hãy vận động nhiều hơn vì sức khỏe và tuổi thọ của họ. Nhưng vì thời gian đầu tư cần thiết để tập luyện tại phòng gym hoặc đi chạy bộ hay đi bộ đường dài, tôi nghĩ một số người cảm thấy, ồ, đó là một khoảng thời gian lớn, nhưng nếu điều đó mang lại cho bạn nhiều năng lượng hơn và sự tập trung hơn để làm những việc khác, thì thật tuyệt. Vì vậy, không chỉ là sống lâu hơn, mà còn là có khả năng làm nhiều hơn.
Và tôi đã nhận thấy, tôi không có bất kỳ bằng chứng khoa học nào để chứng minh điều này, nhưng tôi rất muốn ai đó thực hiện một thử nghiệm về điều này, rằng nếu tôi hoàn thành bài tập của mình trước 9 giờ sáng, ngay cả khi tôi phải bắt đầu khi tôi hơi mệt mỏi, tôi có nhiều năng lượng hơn suốt cả ngày. Nhưng nếu tôi bắt đầu bài tập đó, nói vào giữa đến cuối buổi sáng, tôi khá mệt vào buổi chiều. Nó giống như tôi đã dồn hết sức lực của mình vào bài tập đó.
Và vì vậy, điều đó trở nên hơi nản lòng vì tôi không phải là một vận động viên chuyên nghiệp hay thậm chí là một vận động viên nghiệp dư. Tôi tập luyện vì sức khỏe và tuổi thọ, nhưng tôi muốn thực hiện các bài tập mang lại cho tôi nhiều sức sống hơn trong những giờ tỉnh táo. Tôi nghĩ ai đó nên nghiên cứu điều này. Và tôi tin rằng nó có liên quan đến sự thay đổi nhiệt độ cơ thể diễn ra trong suốt cả ngày và sự thay đổi nhiệt độ cơ thể bổ sung xảy ra như một hệ quả của việc tập thể dục. Đó là giả thuyết của tôi.
Bạn có nhận thấy sự thay đổi theo mùa trong điều đó không? Bạn có trải nghiệm điều đó nhiều hơn hoặc ít hơn trong một mùa nào đó không? Tôi chưa nghĩ nhiều về điều đó, nhưng không nhiều, không nhiều lắm. Và tôi tự hỏi liệu những người như bạn của chúng ta, Jocko Willink, có thể làm được nhiều như vậy. Anh ấy lớn hơn rất nhiều, một phần vì anh ấy chủ yếu tập thể dục ngay sau giai đoạn nhiệt độ thấp nhất của nhịp sinh học và sử dụng việc tập thể dục, có lẽ để thoát khỏi điều đó và có được sự tăng nhiệt độ là hệ quả của việc thức dậy, nhưng trong trường hợp của anh ấy, anh ấy thức dậy rất sớm, 4 giờ 30 là khi anh ấy bắt đầu các bài tập đó. Vì vậy, đó là điều gì đó mà mọi người có thể thử nghiệm.
Đó là một điều mà tôi nghĩ không được thảo luận đủ, đó là, vâng, bạn nên tập thể dục, thực hiện các bài tập kháng lực, tập luyện tim mạch, nhưng hãy thử nghiệm với thời gian của những hoạt động đó và xem cách mà ở một cường độ nhất định, nó ảnh hưởng đến mức năng lượng của bạn trong suốt phần còn lại của ngày. Tôi nghĩ đó là một chỉ số quan trọng mà, một lần nữa, tôi không thấy nhiều sự chú ý đến, bởi vì tôi nghĩ nếu mọi người có thể trải nghiệm sự gia tăng năng lượng là hậu quả của việc tập luyện với cường độ đúng cách, vào thời điểm đúng cho họ, họ sẽ có xu hướng làm điều đó nhiều hơn. Nó sẽ không cảm thấy như thế này, như việc chi tiền cho một thứ gì đó chắc chắn sẽ giúp bạn sống lâu hơn, nhưng sau đó bạn lại kiệt sức và không thể làm việc trí óc. Có điều gì đó khá ấn tượng về việc, theo như tôi biết, ba người cuối cùng, hãy gọi họ như vậy, tôi không muốn gọi tên ai khác, cụ thể là những trụ cột chính của ban quản lý cấp cao tại Trường Y Stanford, theo kiến thức của tôi, tất cả đều là những người chạy bộ lúc 5 giờ sáng. Có điều gì đó về việc tập thể dục vào buổi sáng sớm, và người bạn tốt của tôi, Eddie Chang, người đứng đầu khoa phẫu thuật thần kinh tại UCSF, đã tham gia podcast này, tôi đã biết anh ấy từ khi chúng tôi bảy tuổi, anh ấy là một người tập thể dục vào buổi sáng sớm, và sau đó anh ấy có rất nhiều năng lượng suốt cả ngày. Còn về nguyên nhân ngược lại thì sao? Bạn có nghĩ rằng có khả năng họ có một hệ thống năng lượng cao khiến Jocko trở thành người như anh ấy, hoặc khiến những người này trở thành người như họ, và do đó, họ có thể tập luyện lúc năm giờ sáng? Vâng, tôi không nghi ngờ điều đó. Tôi chỉ nhận thấy rằng trong vài lần trong đời, khi tôi tự thúc đẩy bản thân ra ngoài và bắt đầu tập luyện rất sớm, tôi có nhiều năng lượng hơn suốt cả ngày. Đôi khi tôi vẫn cần một giấc ngủ ngắn, nhưng đó là một hiệu ứng khá nổi bật so với hiệu ứng tập luyện lúc 10 giờ sáng. Vì vậy, tôi đã bắt đầu đặt ra tiêu chuẩn cố gắng hoàn thành buổi tập của mình trước 9 giờ sáng.
Dù sao đi nữa, đây là một điều để mọi người có thể thử nghiệm, vì càng có nhiều năng lượng để sống trong những giờ thức dậy của bạn, có thể không lâu hơn, nhưng chắc chắn có nhiều năng lượng hơn về mặt đầu ra, tôi nghĩ đây là một tham số quan trọng và chưa được đánh giá đúng mức.
Vậy, hãy nhanh chóng quay lại với các loại thực phẩm bổ sung. Tôi nghĩ chúng ta đang dần đi đến một câu trả lời về NR, NMN và NAD, đó là bạn không nên dùng chúng. Đúng vậy. Tôi dùng NR và NMN nhưng không quá nghiêm ngặt, tôi nên nói vậy. Nếu hết, có thể tôi sẽ không mua trong một thời gian. Và tác dụng duy nhất mà tôi quan sát được là tóc mọc nhanh hơn, điều này thật phiền phức, thành thật mà nói, vì nó chỉ có nghĩa là tôi phải cắt tóc thường xuyên hơn. Tôi không cố gắng để tóc mọc nhanh hơn, nhưng thôi.
Có những loại thực phẩm bổ sung nào khác, nếu có, mà bạn dùng có liên quan đến con đường này hoặc tách biệt khỏi con đường này không? Rapamycin chỉ là thuốc kê đơn, đúng không? Vậy có những thứ nào không cần kê đơn mà bạn dùng mà bạn sẽ xếp vào danh mục tuổi thọ không? Có thể chúng cũng liên quan đến tuổi thọ sức khỏe nữa. Tôi rất vui được liệt kê những gì tôi dùng, nhưng bạn có thể cho tôi biết ít nhất năm loại hàng đầu của bạn không?
Chà, tôi không dùng nhiều như vậy. Nên năm loại hàng đầu sẽ là một danh sách khá đầy đủ. Tôi nghĩ những thực phẩm bổ sung khác mà tôi dùng là EPA và DHA. Dưới dạng lỏng hoặc viên nang, chắc chắn rồi. Viên nang. Không phải vì tôi thích viên nang hơn lỏng, mà chỉ đơn giản là nó sẽ tăng cường khả năng tuân thủ của tôi. Nếu tôi dùng, tôi đã thử cả hai, và tôi nhận thấy khi tôi dùng dạng lỏng, vì bạn phải bảo quản trong tủ lạnh, nó chỉ là một bước nữa khiến tôi ít có khả năng nhớ uống hai lần một ngày hơn.
Tôi dùng theracumin, và có một số bằng chứng hợp lý ở bệnh nhân MCI rằng theracumin cải thiện chức năng nhận thức. Vì vậy, tôi nghĩ rằng có một mức độ rủi ro tương đối thấp cho giả thuyết rằng theracumin có thể bảo tồn chức năng nhận thức. Một lần nữa, tôi sẽ không đặt điều đó vào danh mục phải ủng hộ nó, đúng không? Tôi nghĩ đó chỉ là bằng chứng hợp lý.
Tôi có uống vitamin D, vì thú vị là, mặc dù tôi ra ngoài mỗi ngày, nhưng không có vitamin D bổ sung, mức độ của tôi lại thấp một cách bất ngờ. Bạn uống bao nhiêu? Tôi uống 5.000 IU, và điều đó giúp tôi từ mức khoảng 30 lên mức khoảng 50. Có rất nhiều tranh cãi về việc mức vitamin D nên cao như thế nào. Đó là một chủ đề hoàn toàn khác. Chúng ta có thể lãng phí thời gian cho điều đó trong 10 năm tới. Tôi không mấy hứng thú để nói về điều đó. Để tôi nghĩ xem. Còn gì nữa mà tôi uống? Tôi có uống methylfolate và methyl B12, và lý do ở đây là tôi nghĩ có một số bằng chứng cho thấy mức homocysteine cao là xấu. Vì vậy, không thể phủ nhận rằng mức homocysteine cao liên quan đến những điều xấu. Điều đó rõ ràng, có nghĩa là có một mối liên hệ giữa sự xấu và homocysteine. Điều không rõ là, liệu nó có phải là nguyên nhân không? Bây giờ, chắc chắn có một cơ chế mà bạn có thể chỉ ra, mặc dù, một lần nữa, các cơ chế là như vậy. Chúng ta đã dành bao nhiêu giờ để nói về các cơ chế lý thuyết có vẻ hợp lý nhưng không bao giờ thành hiện thực, nhưng về mặt cơ chế, homocysteine sẽ ức chế sự loại bỏ của một cái gì đó gọi là dimethylarginine đối xứng và không đối xứng. Bạn đã nghe về những thứ này chưa? SDMA và ADMA, vì vậy ADMA và SDMA điều chỉnh tổng hợp nitric oxide, và homocysteine làm suy giảm sự loại bỏ của chúng và do đó, khi bạn có mức homocysteine cao, điều này cuối cùng dẫn đến việc tổng hợp nitric oxide bị suy giảm và do đó là nitric oxide thấp hơn. Vì vậy, điều này đã được đề xuất như ít nhất một cơ chế mà homocysteine có thể ảnh hưởng tiêu cực đến bệnh mạch máu. Chúng ta cũng biết rằng ADMA và SDMA được thận loại bỏ và do đó, đây cũng được đề xuất là một trong những cơ chế mà chức năng thận suy giảm ảnh hưởng đến sức khỏe mạch máu, vì đó là điều đã biết, nếu thận của bạn không hoạt động tốt, nguy cơ mắc bệnh tim mạch của bạn sẽ tăng lên rất nhiều.
Điều này hiện đang được đề xuất như một liên kết giữa những gì chúng ta quan sát với homocysteine và chức năng thận bị suy giảm. Chúng ta biết rằng nếu bạn uống methylfolate và methyl B12, bạn sẽ làm giảm homocysteine. Điều đó rất rõ ràng. Vì vậy, suy nghĩ là điều đó có thể thực sự làm giảm ADMA, SDMA và tăng cường tổng hợp nitric oxide. Một lần nữa, đây là một điều tương đối chi phí thấp, rủi ro thấp để sử dụng với liều lượng vừa phải. Có lẽ có một số bằng chứng cho thấy việc bổ sung vitamin B quá mức là vấn đề, đặc biệt là B6. Bởi vì nó có thể gây tổn thương dây thần kinh ngoại biên. Chính xác. Vì vậy, tôi không bổ sung B6, tôi chỉ uống một chút folate và methyl B12. Để tôi nghĩ xem tôi còn uống gì nữa, vì tôi có uống một vài thứ khác. Ồ, tôi uống magnesium L3 và 8 và ashwagandha để ngủ. Tôi uống slow mag, là một dạng magnesium chloride, phiên bản giải phóng chậm của magnesium, và tôi uống methyl, xin lỗi, tôi uống magnesium oxide. Vì vậy, tôi uống magnesium ở ba dạng khác nhau. Tôi rất thích magnesium. Bạn đang làm việc chăm chỉ. Vâng, tôi rất thích magnesium. Tuyệt vời cho chức năng ruột, tuyệt vời cho, tôi không biết lần cuối cùng tôi bị chuột rút là khi nào trong đời mình. Đã nhiều năm rồi tôi không bị chuột rút, mặc dù tôi tập thể dục ở một nơi rất nóng như Austin, Texas, nơi tôi đổ mồ hôi như không có ngày mai. Dù bạn gọi đó là một loại thực phẩm bổ sung hay không, tôi uống điện giải, tôi uống element, mà tôi nên tiết lộ rằng tôi là một nhà đầu tư trong công ty đó. Vì vậy, tôi uống một gói element mỗi ngày. Tôi uống creatine monohydrate, năm gram mỗi ngày. Tôi uống AG hầu hết các buổi sáng, ồ, và tôi uống pendulum, probiotic. Hiểu rồi. Vâng. Theo như tôi biết, không có probiotic nào khác có tác động đáng kể đến cơ thể ngoài pendulum, đúng không? Bởi vì nếu bạn chấp nhận lập luận rằng một probiotic cho ruột của bạn cần phải có vi khuẩn kỵ khí trong đó, thì không có giá trị gì khi cung cấp cho bạn vi khuẩn kỵ khí. Vì vậy, bạn phải có một cái gì đó kỵ khí. Acromancia, hoạt động thông qua con đường GLP-1 butyrate, là kỵ khí. Và pendulum là công ty duy nhất có thể sản xuất nó.
Tôi không có liên quan gì đến công ty này.
Tôi nghĩ bạn nên mời CEO của CutCliff lên chương trình của bạn.
Cô ấy là một nhà khoa học thực thụ và cô ấy thật tuyệt vời.
Đó là một câu chuyện rất thú vị về cách họ phát triển sản phẩm này và việc tạo ra vi khuẩn kỵ khí khó khăn như thế nào.
Vì vậy, đây là một công ty hơi kỳ lạ, vì nó là một công ty bổ sung, nhưng họ phải tuân thủ các điều kiện GMP dược phẩm để sản xuất nó do các bể kỵ khí mà họ phải sử dụng được bơm khí nitơ để có thể tạo ra vi khuẩn kỵ khí.
Dù sao đi nữa, tôi sử dụng ba sản phẩm của họ.
Tôi sử dụng một cái gọi là kiểm soát glucose.
Tôi sử dụng polyphenol và tôi sử dụng Acromancia, và tôi nghĩ đó là danh sách.
Được rồi.
Tôi sẽ cố gắng đi qua danh sách của mình nhanh chóng.
Tôi có thể bỏ lỡ một hoặc hai điều, và có thể chúng ta sẽ đăng danh sách đó ở đâu đó trực tuyến và bổ sung những chỗ còn thiếu.
Tôi chắc chắn sử dụng AG-1, bạn biết đấy, quảng cáo mà tôi đã làm từ năm 2012.
Điều đó là đúng.
Tôi dùng một hoặc hai khẩu phần mỗi ngày, ba nếu tôi đang đi du lịch.
Và tôi thường làm điều đó vào buổi sáng hoặc buổi tối.
Đối với tôi, điều này thực sự liên quan đến việc bổ sung các vitamin và khoáng chất mà tôi có thể thiếu trong chế độ ăn uống, và cũng là toàn bộ vấn đề về adaptogen, tôi nghĩ, và polyphenol.
Và tôi rất quan tâm đến pendulum vì một phần lý do tôi sử dụng AG-1 là vì khía cạnh sức khỏe đường ruột.
Tôi nghĩ rằng việc đi tiêu của tôi diễn ra như tôi mong muốn.
Tôi biết nghe có vẻ hơi kỳ lạ khi nói về điều này, nhưng bạn cảm thấy tốt hơn khi sự vận động của ruột của bạn đúng.
Tôi cảm thấy nó điều chỉnh sự vận động của ruột của tôi sao cho không quá nhanh cũng không quá chậm.
Vì vậy, đó là điều quan trọng nhất.
Tôi sử dụng dầu cá chất lượng, hoặc là loại mà AG sản xuất hoặc của Carlson ở dạng lỏng có hương vị chanh, và tôi đảm bảo rằng tôi nhận được hơn một gram EPA mỗi ngày.
Vì vậy, đó thường là một muỗng canh, đôi khi là hai muỗng canh.
Tôi đảm bảo rằng tôi nhận đủ D3, thường từ ống nhỏ giọt, khoảng 5.000 IU mỗi ngày.
Đôi khi 3.000, đôi khi 7.000, tôi thường chơi quanh con số đó và tôi kiểm tra mức độ máu của mình.
Tôi cũng uống methyl B12 và tôi cũng dùng Tonga Ali, vì vậy tôi uống một viên vào buổi sáng.
Điều đó đã làm giảm globulin gắn hormone sinh dục của tôi, giải phóng một chút testosterone.
Đó là lý do tại sao tôi thích nó.
Và tôi uống một vài viên nang trà xanh vào buổi sáng.
Tôi uống Yorba Mate.
Điều đó có tác dụng kích thích nhiều hơn, và tôi dùng NMN dưới dạng bột, đôi khi cũng là NR.
Và một lần nữa, nếu tôi hết thứ đó, tôi thường trải qua những khoảng thời gian dài mà không có.
Tôi sử dụng element như một chất điện giải, vì vậy mọi người có lẽ nhận thấy rằng tất cả những điều này khá cơ bản.
Trong trường hợp của tôi, tôi uống 10 gram creatine monohydrate mỗi ngày.
Đôi khi tôi quên uống nó.
Đó là lý do tại sao tôi uống 10 gram.
Thỉnh thoảng tôi sẽ bỏ qua một ngày.
Và tôi chắc chắn cảm nhận được tác động của nó trong phòng gym vì thể tích nước lớn hơn trong cơ bắp.
Nhưng có rất nhiều dữ liệu về creatine monohydrate nhằm duy trì hoặc bù đắp một số rối loạn nhận thức liên quan đến việc thiếu ngủ, có thể là do lão hóa, độ cao và một số vấn đề khác nữa.
Và sau đó, trong vài tháng, tôi đã thử nghiệm với, hãy nói, kẹo cao su nicotine.
Tôi đã ngừng làm điều đó.
Trước tiên, tôi đã nhai nó, và tôi đã nâng tạ trong suốt một tập của podcast Lex Friedman, và tôi chỉ nhận ra sau đó.
Vì vậy, tôi đã ngừng dùng nó cũng vì nó khiến tôi có cảm giác như bị giật và ho khi tôi không nhai nó.
Và sau đó tôi cảm thấy như tôi cần phải nhai nó, và nó hơi quá kích thích đối với tôi.
Trước khi đi ngủ, tôi uống magnesium 3 và 8.
Tôi thực sự rất tin tưởng vào magnesium.
Apigenin, 50 miligam, thực chất là chiết xuất từ hoa cúc, và theanine.
Và thỉnh thoảng, tôi cũng uống 900 miligam inositol, hoặc thay vào đó, trộn lẫn chúng.
Và sau đó, tôi sử dụng protein whey chất lượng như một sự thay thế protein, kiểu như vậy.
Và tôi đã thử nghiệm với nhiều thứ khác nhau như chelogy, và đôi khi tôi cảm thấy nó có tác dụng, nhưng sau đó tôi lại ngừng sử dụng trong thời gian dài. Có rất ít thứ mà tôi đã kiên trì sử dụng trong thời gian dài, và tôi đã mô tả cơ bản những thứ đó. Nếu có ai đó thiết kế một loại thực phẩm bổ sung cung cấp nhiều năng lượng suốt cả ngày mà không phải là caffeine, tôi có thể sẽ quan tâm đến điều đó, nhưng tôi tiêu thụ caffeine dưới dạng yerba mate và cà phê.
Tôi đã thử dùng viên caffeine, uống 50 miligam caffeine dưới dạng viên. Tôi chỉ đề cập đến điều đó vì nó có cảm giác hoàn toàn khác so với việc tiêu thụ caffeine qua dạng lỏng. Nó cảm thấy mạnh mẽ hơn, và tôi không biết tại sao lại như vậy. Thực tế, có một podcaster rất nổi tiếng uống trà bạc hà và dùng viên caffeine như một cách để, tôi không biết, uống trà bạc hà, nghe có vẻ rất dễ chịu và nhẹ nhàng, nhưng cũng có được tác dụng kích thích.
Vì vậy, đó là tất cả. Và sau đó tôi làm rất nhiều thứ, như tôi biết bạn cũng làm, chủ yếu dựa trên những gợi ý mà bạn đã đưa ra về việc thực hiện các bài tập cardio, đi bộ với áo tạ, ba lần một tuần tập kháng lực, ba lần một tuần tập tim mạch, một lần dài, một lần trung bình, một lần ngắn. Và tôi cố gắng đi xông hơi và tắm lạnh một lần mỗi tuần, và vâng, đó là tất cả. Tôi nghĩ có rất nhiều thực phẩm bổ sung khác cũng rất thú vị và khá vui khi thử nghiệm nếu ai đó muốn, như 600 miligam AlphaGPC hoặc 900 miligam AlphaGPC và một ly espresso đôi trước khi tập luyện. Bạn sẽ cảm thấy khác biệt. Đó là một chất kích thích, nhưng tôi không thích làm điều đó quá thường xuyên vì sự gia tăng TMAO xảy ra, và sau đó bạn phải uống 600 miligam tỏi để bù đắp cho sự gia tăng đó, và bạn bắt đầu cảm thấy. Nếu chúng ta tin rằng TMAO quan trọng. Đúng. Nếu bạn tin rằng TMAO quan trọng. Tôi thì không. Được rồi, tuyệt quá. Thậm chí tốt hơn, có thể tôi sẽ bỏ qua tỏi. Vậy là những điều như vậy.
Tôi thích chỉ ăn tỏi thôi.
Vì vậy có rất nhiều thứ như vậy mà khá thú vị để chơi với như là thực phẩm bổ sung trước khi tập luyện,
nhưng đúng vậy, đó là chế độ bổ sung cốt lõi, và đó là cái mà tôi đã kiên trì trong, ôi,
ít nhất 10 năm hoặc trong trường hợp của AG, còn hơn thế nữa.
Vì vậy, tôi nên nói rằng bất kỳ cuộc thảo luận nào xung quanh các thực phẩm bổ sung, tôi nghĩ sẽ khiến mọi người
chú ý lắng nghe, để xem, ồ, đây giống như một bài thuyết trình bán hàng hay gì đó.
Tôi hoàn toàn muốn ghi nhận.
Những điều bạn chọn làm và không làm sẽ có ảnh hưởng lớn hơn nhiều đến
tuổi thọ và sức khỏe của bạn.
Đó là những yếu tố hành vi, đặc biệt là giấc ngủ, tập thể dục, dinh dưỡng, ánh sáng mặt trời, v.v.,
hơn bất kỳ một thực phẩm bổ sung nào mà bạn sẽ dùng.
Vì vậy, tôi thực sự nhìn nhận các thực phẩm bổ sung, tôi nghĩ, qua lăng kính phù hợp, đó là chúng thực sự là
một sự bổ sung.
Chúng không cần thiết.
Nhiều trong số chúng chỉ đủ để phục vụ như một chính sách bảo hiểm hoặc để tăng cường sức khỏe tinh thần
và thể chất, có thể là tuổi thọ, theo những cách mà khiến nó đáng giá với thu nhập khả dụng của tôi mà tôi muốn dành cho các thực phẩm bổ sung.
Nhưng tôi không nghĩ bạn cần chúng.
Vâng, tôi sẽ đi xa hơn nữa trong tuyên bố đó.
Mọi thứ chúng ta đã nói trong podcast hôm nay, dù là NR, NAD, NMN, Theracumen,
Magnesium, thực phẩm bổ sung này, thực phẩm bổ sung kia, tất cả những thứ đó, mặc dù có thể quan trọng,
tôi sẽ xếp vào loại câu hỏi là Titanic có phục vụ tôm hùm hay bít tết?
Tôi thích bít tết hơn tôm hùm.
Đó là một cuộc thảo luận tương đối.
Tập thể dục, giấc ngủ, dinh dưỡng, sức khỏe tinh thần là câu hỏi về việc Titanic đang đi theo hướng nào.
Được rồi, vì vậy tôi chỉ muốn mọi người hiểu được quy mô của những gì chúng ta đang nói.
Cách bạn ăn, cách bạn ngủ, cách bạn tập luyện và cách bạn chăm sóc sức khỏe tinh thần của mình
tương đương với việc Titanic đang đi theo hướng nào so với tảng băng trôi.
Tất cả những điều vô nghĩa về thực phẩm bổ sung mà chúng ta vừa nói tương đương với việc họ có phục vụ.
Tôm hùm hay họ đang phục vụ bít tết và ban nhạc đang chơi bài này hay bài kia?
Tôi không nói rằng những điều đó không quan trọng, nhưng hãy đặt chúng trong bối cảnh của hướng đi mà Titanic đang đi.
Được rồi, tôi hoàn toàn đồng ý với bạn.
Tập thể dục, giấc ngủ, dinh dưỡng và sức khỏe tinh thần, không được liệt kê theo thứ tự cụ thể nào.
Peter và tôi đều hoàn toàn đồng ý.
Đó là bốn yếu tố quan trọng.
Trước khi kết thúc, N-R-N-M-N-N-A-D, và đặc biệt là N-A-D, chúng ta nên nhìn nhận điều này như thế nào?
Đây có phải là một con đường mà chúng ta nên tập trung vào trong việc bổ sung hoặc truyền dịch để kéo dài tuổi thọ không?
Câu trả lời của tôi là không.
Vâng, tôi cũng sẽ nói như vậy.
Tôi không nhớ ai đã nói điều này, nhưng có ai đó, có thể là Naseem Taleb đã nói, “Đừng nói với tôi những gì bạn nghĩ.
Hãy cho tôi thấy những gì có trong danh mục đầu tư của bạn,” có nghĩa là những người nói về cổ phiếu này so với cổ phiếu kia.
Giả sử là ông ấy đã nói điều này, ông ấy nói, “Được rồi, tôi không quan tâm đến những gì bạn đang nói.
Hãy cho tôi biết bạn sở hữu cái gì.
Điều đó sẽ cho tôi thấy niềm tin của bạn.”
Vì vậy, qua lăng kính đó, hãy nhìn, tôi sẽ cho bạn thấy niềm tin của tôi về việc tập thể dục.
Tôi sẽ cho bạn thấy những gì tôi làm.
Tôi sẽ cho bạn thấy niềm tin của tôi về giấc ngủ.
Đây là những gì tôi làm.
Tôi sẽ cho bạn thấy niềm tin của tôi về tất cả những điều khác.
Ý tôi là, tôi không dùng những thực phẩm bổ sung này, dừng lại.
Tôi không dùng chúng vì tôi không đủ khả năng chi trả.
Không phải là tôi không đủ khả năng chi trả.
Không phải là có bất kỳ sự bất tiện nào đối với tôi khi dùng chúng.
Tôi rất nhiệt tình không tin rằng chúng có tác dụng gì cho tôi.
Và tại sao tôi lại lãng phí thời gian, tiền bạc, bất cứ điều gì vào một thứ mà tôi thực sự không tin rằng nó tạo ra sự khác biệt?
Bây giờ, một lần nữa, tôi luôn sẵn lòng bị chứng minh là sai.
Và tôi rất vui khi nói rằng hai năm nữa, năm năm nữa, chúng ta có thể thực hiện bài tập này một lần nữa.
Và với sự xuất hiện của thông tin mới, có thể tôi sẽ không dùng rapamycin, và có thể tôi sẽ đang sử dụng NR và NMN, có thể.
Tôi sẽ giữ quyền thay đổi ý kiến của mình trong suốt phần đời còn lại của mình khi có dữ liệu mới.
Nhưng hiện tại, tôi không sử dụng những thực phẩm bổ sung này, và tôi không có kế hoạch nào có thể thấy trước để làm như vậy cho đến khi thông tin thay đổi.
Tuyệt vời.
Cảm ơn bạn vì lập trường rõ ràng đó và sự sẵn sàng thay đổi nó khi có dữ liệu mới.
Peter, thật tuyệt khi ngồi xuống với bạn một lần nữa và nói về khoa học, nói về sức khỏe, và trong trường hợp này, nói về những thực phẩm bổ sung mà chúng ta sẽ không sử dụng, bên cạnh những cái mà chúng ta đang sử dụng.
Chúng ta sẽ làm điều này một lần nữa rất sớm, hy vọng vậy.
Và Austin.
Tôi rất thích điều đó.
Cảm ơn, Peter.
Cảm ơn, bạn.
Cảm ơn bạn đã tham gia cùng tôi hôm nay trong cuộc thảo luận với Tiến sĩ Peter Atia.
Nếu bạn đang học hỏi từ và/hoặc thích podcast này, xin vui lòng đăng ký kênh YouTube của chúng tôi.
Ngoài ra, xin vui lòng đăng ký podcast trên cả Spotify và Apple.
Đó là một cách tuyệt vời và không tốn kém để hỗ trợ chúng tôi.
Ngoài ra, bạn có thể để lại cho chúng tôi đánh giá lên đến năm sao trên cả Spotify hoặc Apple.
Xin vui lòng kiểm tra các nhà tài trợ được đề cập ở đầu và trong suốt tập hôm nay.
Đó là cách tốt nhất để hỗ trợ podcast này.
Nếu bạn có câu hỏi cho tôi hoặc ý kiến về podcast hoặc các chủ đề hoặc khách mời mà bạn muốn tôi xem xét cho podcast Huberman Lab, xin vui lòng để lại chúng trong phần bình luận trên YouTube.
Tôi đọc tất cả các bình luận.
Nếu bạn chưa theo dõi tôi trên mạng xã hội, tôi là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội.
Vì vậy, đó là Instagram, ex-trước đây được gọi là Twitter, Threads, LinkedIn và Facebook.
Và trên tất cả các nền tảng đó, tôi thảo luận về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học, một số trong đó trùng lặp với nội dung của podcast Huberman Lab, một số khác thì khác biệt với nội dung trên podcast Huberman Lab.
Vì vậy, một lần nữa, đó là Huberman Lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội.
Và nếu bạn chưa đăng ký bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi, bản tin mạng nơ-ron của chúng tôi là một bản tin hàng tháng không tốn kém bao gồm những gì chúng tôi gọi là các giao thức trong…
dưới dạng các tài liệu PDF ngắn từ một đến ba trang về mọi thứ từ tính dẻo của não và học tập đến tối ưu hóa giấc ngủ, cải thiện việc điều chỉnh dopamine cho đến các giao thức thể dục cơ bản bao gồm cả tập kháng lực và tập tim mạch với chi tiết về số lần và số hiệp. Tất cả những điều đó và nhiều hơn nữa hoàn toàn miễn phí. Bạn chỉ cần truy cập hubermanlab.com, vào tab menu, cuộn xuống phần bản tin và cung cấp địa chỉ email của bạn. Và tôi nên chỉ ra rằng chúng tôi không chia sẻ email của bạn với bất kỳ ai. Cảm ơn bạn một lần nữa vì đã tham gia cùng tôi trong cuộc thảo luận hôm nay về NAD và tuổi thọ với Tiến sĩ Peter Atia. Và cuối cùng nhưng chắc chắn không kém phần quan trọng, cảm ơn bạn vì đã quan tâm đến khoa học. (nhạc vui tươi) (nhạc vui tươi)
歡迎來到 Huberman Lab Podcast,我們在這裡討論科學和基於科學的工具,幫助日常生活的各個方面。我是 Andrew Huberman,斯坦福醫學院的神經生物學和眼科教授。今天我的嘉賓是 Dr. Peter Atia。Dr. Peter Atia 是一位醫學博士,他在斯坦福大學醫學院和約翰霍普金斯大學醫學院接受了培訓。Atia 博士是全球在健康壽命和生命壽命主題上最受信任的聲音之一,這是有充分理由的,他以系統性地審查研究文獻和臨床試驗而聞名,並保持著活躍的臨床實踐。因此,當談到特定分子、補充劑或處方藥是否應該考慮甚至服用來改善我們的健康壽命和生命壽命時,Atia 博士是我選擇坐下來討論的人。所以今天我們將討論所謂的 NAD 通路。這是一條近年來受到廣泛關注的通路,被視為改善壽命的潛在目標,也就是延長壽命。今天我們將討論這條通路中的各種分子,以及增加 NAD 的各種方法,這是任何試圖增強 NAD 通路的人的最終目標。因此,例如,我們探討了服用 NR 與 NMN 之間的差異,還有直接注射或以口服方式服用 NAD,並比較它們在進入細胞的能力以及對於長壽或健康壽命可能具有的效果上已知和未知的地方。Atia 博士和我對這方面的文獻進行比較和對比,包括研究和臨床文獻,我們討論了他或我是否服用 NAD、NMN 或 NR。如果有或沒有,原因為何。我們還各自介紹了我們的補充劑方案,這當然反映了我們認為可能對健康壽命或生命壽命產生影響的內容。因此,通過今天的節目結束後,您將了解到很多關於 NAD 的內容,了解生物通路,了解輸送路徑,各種補充劑,以及為什麼人們認為它們可能有用,為什麼其他人,甚至包括 Atia 博士和我自己,認為它們可能對長壽沒有用的原因,您需要收聽以了解那裡的答案。我還應提到,我們提供了一些長壽方法的概述或框架。所以如果您對像雷帕黴素、二甲雙胍等方法以及禁食是否能改善長壽感興趣,我們也會討論這些。在開始之前,我想強調這個播客與我在斯坦福的教學和研究角色是分開的。然而,這是我希望和努力向公眾傳遞零成本科學和科學相關工具信息的一部分。與此主題相呼應,我想感謝今天播客的贊助商。我們的第一個贊助商是 Element。Element 是一種電解質飲品,擁有您所需的一切,而沒有您不需要的成分。這意味著電解質——鈉、鎂和鉀,按照正確的比例,但沒有糖。適當的水分補充對於您體內所有細胞的最佳運作至關重要,這對於神經元,神經細胞尤其如此。事實上,我們知道即使輕微的脫水也會降低認知和身體表現。因此,為了確保我獲得適當的水分和電解質,我個人會在早上醒來時將一包 Element 溶解在約16到32盎司的水中,並在當天的前半小時飲用或小口喝下。然後,我也會在當天的其它時間飲用另一包溶解在同等水量的 Element,可能還會在我運動和/或大量出汗時再喝第三包。我要提到的是 Element 的味道非常美味。我最喜歡的口味是西瓜,雖然我也坦白我喜歡覆盆子口味和柑橘口味。基本上,我喜歡所有口味。如果您想嘗試 Element,可以到 drinkelement.com/huberman 以購買任何 Element 飲品混合物獲得免費的 Element 試用包。再次提醒,這是 drinkelement.com/huberman 獲得免費試用包。今天的節目還由 Levels 贊助。Levels 是一個程序,讓您通過即時的飲食反饋,看到不同食物如何影響您的健康,使用持續的血糖監測器。在短期和長期健康中,身體管理血糖的能力是最重要的因素之一。為了保持一天的最佳能量和專注,您希望保持穩定的血糖水平,而不會發生大幅度的飆升或下降。我大約在三年前開始使用 Levels,作為一種了解不同食物如何影響我血糖水平的方式,該程序對於決定我應該做哪些食物選擇,以及何時最好食用某些食物(特別是在運動時)以及相對於睡眠的時候吃什麼和何時吃,從而讓我能夠獲得最佳的睡眠和穩定的夜間血糖,以及早晨醒來時的血糖水平,證明了非常有用。所以如果您有興趣了解有關 Levels 的更多信息並自己試用 CGM,請訪問 levels.link/huberman。Levels 最近推出了一款新的 CGM 傳感器,體積更小,跟蹤性能優於以前的版本。現在他們還提供額外兩個月的免費會員資格。再次提醒,請訪問 levels.link(拼寫為 L-I-N-K)/huberman 嘗試新傳感器和兩個月的免費會員資格。今天的節目還由 Eight Sleep 贊助。Eight Sleep 生產具有冷卻、加熱和睡眠追踪功能的智能床墊套。
現在我在這個播客上已經多次談到,我們每晚獲得足夠質量的睡眠的重要需求。確保良好睡眠的最佳方法之一是控制你的睡眠環境的溫度。因為要進入並保持深度睡眠,你的體溫實際上必須下降約一至三度。而為了醒來時感到清爽和充滿活力,你的體溫又必須上升約一至三度。Eight Sleep 使得控制睡眠環境的溫度變得極其簡單,讓你能夠在夜晚的開始、中間和結束時編程你的床墊外罩的溫度。我已經在 Eight Sleep 的床墊外罩上睡了超過三年,這完全改變了我的睡眠狀況,變得更好。Eight Sleep 最近推出了他們最新一代的 Pod 外罩——Pod4 Ultra。Pod4 Ultra 擁有改進的冷卻和加熱能力、更高保真的睡眠追蹤技術,還有很特別的打鼾偵測,會自動將你的頭抬高幾度,以改善空氣流通並停止打鼾。如果你想試用 Eight Sleep 的床墊外罩,可以訪問 8sleep.com/huberman,節省350美元購買他們的 Pod4 Ultra。Eight Sleep 目前向美國、加拿大、英國、選定的歐盟國家和澳大利亞發貨。同樣地,網址是 8sleep.com/huberman。接下來,我將與彼得·阿提亞博士討論 NAD 和長壽的話題。彼得·阿提亞,歡迎你。你好嗎?再次見到你真好。再次在這裡很高興。我們來解析一下這個 NAD 的問題嗎?我覺得應該可以。你介意我設置一些框架嗎?很好。因此,對於那些想要活得更久的人來說,我認為至少有四大類的做法,從廣義上來講。第一類我稱之為必做和禁忌。你已經談了很多這些。你的書《超越生命》美妙地涵蓋了這些。我也經常在這個播客上重複你所說的一些內容,即你需要適當且經常地運動,獲得足夠的區域二心肺運動,做你的阻力訓練,保持神經與肌肉的連結強壯,避免那些會導致摔倒和無法活動的事情。正確飲食。這裡有一整類的內容。我們今天不會深入探討,雖然或許會稍微觸及一下。了解你的基因並根據基因做出一些明智的決策。所以這是必做和禁忌。第二類我會歸在熱量、葡萄糖、胰島素等的範疇下。所有這些在我看來都聚焦於 mTOR,哺乳動物雷帕霉素靶蛋白,這是一種在發展過程中表達強烈的分子,基本上存在於身體所有細胞中。然後在整個生命過程中,特別是在青春期,會逐漸減少。尤其是,從嬰兒期到青春期,細胞表達如此多的 mTOR,迅速增長。我們通常將生命的早期階段說成是年輕而非老化,因為我們認為這是一種時間戳,而不是一個動詞。但我會主張,作為一名發展神經生物學家,這是我們整個生命過程中最迅速的老化階段。看看你五歲時的照片。看看你八歲和十五歲時的照片。你看起來非常不同,你的體型也明顯不同。順便說一句,我剛做了這個練習,因為我的女兒快要16歲生日了。我們每年都會在她出生的那一刻拍一張照片。因此,我們每年都會有一張她在3:56 pm時 holding著顯示3:56的時鐘的照片。因為那是她出生的時間。我剛剛把從她出生那一天起到現在的過去16張照片都找出來了。你是對的。最大的變化實際上發生在最初的十年。13歲和14歲,14歲和15歲,15歲和16歲之間的差異變得逐漸減少。相比之下,兩歲到三歲、三歲到四歲、四歲到五歲的變化則是驚人的。是的。我的意思是,大腦每年都必須學習如何運用一具全新的身體,包括四肢長度等。因此,這些所謂的抗老化或長壽方法中的許多都與熱量限制或服用如雷帕霉素的藥物有關。而當然,哺乳動物雷帕霉素是雷帕霉素的靶標,旨在消除過多的胰島素和血糖,從而降低 mTOR 活性。因此,實際上減慢細胞增長。所有這些都巧妙地融入到mTOR與發展和老化相關的邏輯中,因為發展就是老化。然後我會說有第三類,這是我們今天要討論的,即針對某些人認為在長壽方面可能有趣的特定細胞通路。而我們將花一些時間討論的通路是所謂的 NAD 通路。R、NMN、NAD 是主要的參與者,我們將討論之間的一些生化和酶步驟。然後我想還有第四類,我們可以稱之為什麼都做,甚至是最深奧的事情。這是一個罕見的類別。有些人像布萊恩·約翰遜會花很多時間在這個類別中,專門服用非常高劑量的多酚,並將他們的熱量攝取限制在一天的早些時候。我想他的晚餐是在上午11點。我不知道在上午11點是否仍然算作晚餐。但我相信他的最終攝入熱量是在上午11點,還做各種操作,從紅光到PRP,即富血小板血漿,謝謝你,而且基本上是一種「全放進去」的長壽和老化的方法。我有漏掉任何類別嗎?所以我會稍微不同地框架這些,因為我喜歡類別更有序,相互排斥和互為完整。
所以我不知道我會這樣表述。我可能會說,第一類是一些基本的行為事宜,無論你是否想要,你都別無選擇,只能參與其中。因此,你必須吃飯、必須睡覺、必須活動,你只是在於選擇你想要正確地做這些事情,還是不正確地做。或者你想以促進健康的方式去做這些事情,還是以侵蝕健康的方式去做,對吧?所以再說一次,沒有一個聽我們的人不吃飯。但是你可以選擇你吃多少、吃什麼以及何時吃。沒有人活著是不在活動的,因為運動是生命,而生命的缺失就是運動的缺失。然而,你確實可以選擇移動得很少。你可以選擇大量運動,並且可以決定你的運動方式。你已經提到了這一點,對吧?你可以以某種方式運動,讓你的有氧系統進入一個最大化脂肪氧化的區域。我們稱之為第二區。你可以在一個層次上運動,在那個層次上,你在最大有氧狀態下消耗驚人的氧氣量。你可以選擇以一種利用阻力和重力的方法來運動,還有各種這類的事情。同樣,我們都必須睡覺,對吧?馬特·沃克可能會告訴我們,沒有睡眠你能堅持多少天,然後你才會真的死去。但同樣,你在如何進行睡眠這方面有很多選擇。總之,我同意。那就是第一類,但這是我會框架的方式。然後我會把第二類視為你可以外源性地攝取哪些分子,以試圖影響那些系統。也許,我不是說我的框架是正確的,而你的不是。我只是說,這是我思考的方式。然後我會說,我可以攝取哪些分子,專門針對疾病過程?所以我有點像這樣想,如果你想活得更久,而我在第四章中描述過這一點,那結果在現代社會中等於延遲慢性疾病的發病。現在,這在一百年前並不成立。一百年前,如果你想活得更久,有幾件事情必須成立。你不能因為分娩而死亡,因為那對死亡率的打擊相當大。然後你必須不感染或者不遭受創傷。可能一百五十年前,情況就是如此。但如今,許多這些事情都因為抗生素、衛生和當代的分娩奇蹟而得到了護理。因此,現在對於你我來說,要想活得更久,我們基本上必須延遲心血管疾病、腦血管疾病、癌症、神經退行性疾病、癡呆症和代謝疾病的發作。我們必須延遲這些東西的發作。我們延遲發作的時間越長,我們的壽命就會越長。因此,你所談到的所有事情在第一類中都與此相關。但你也有這另一類,即你可以攝取專門針對那些問題的分子。你可以服用二甲雙胍或SGLT2抑制劑或GLP1激動劑,這樣你就會對那些方面產生直接的影響。你可以服用PCSK9抑制劑或他汀類藥物或本泊酸。你會直接影響這些疾病過程。你會延遲這些疾病的發作,並減少與之相關的死亡率。然後,我會轉到第三類,這說的是是否有外源性分子可以服用,這些分子不專門針對某種疾病,但我們將把它們放入一個叫做抗衰老的類別,這些分子針對你描述的衰老的標誌和通路。因此,我們談論所有在衰老表型中發生的事情,其中我們看到更多的炎症。我們看到更多的衰老細胞。我們看到mTOR的營養感知能力減弱,而你形容它可能是我們體內最重要的營養感知系統。因此,我們在9到14之間有某些東西,這個數字只是隨意地不斷改變,但這其實並不重要。我們有這些核心的東西,每個人都會同意它們定義了什麼是衰老表型,我們是否可以利用外源性分子專門針對這些問題?你給了一個例子,我會說這恐怕是唯一最好的例子,那就是雷帕霉素。因此雷帕霉素針對一個非常特定的衰老標誌,我們可以討論實驗證據,證明這可以讓你活得更久。所以我會說這就是這三大類別。然後基本上,第四類你可以說是你如何將它們整合在一起,以及你希望在這方面多麼積極。當然,這些都沒涉及到另一個我想討論的領域,而我們今天不會談論的,就是所有這些如何影響情感健康、幸福感和福祉,因為如果你不快樂,這些其他事情都沒有意義。你在這方面做了太多播客,對吧?你曾經邀請過保羅·康蒂,他帶你了解自己和我們的思維,為什麼這也是非常重要的一部分,因為它實際上會影響你的壽命。因為如果那個部分運行不正常,調節第一類事情是非常困難的,因為第一類事情需要付出巨大的努力。因此,如果你不能調節自己,調節應該做和不該做的事情就非常棘手。但即使撇開生命長度的問題,它也會影響生活質量,這就是健康壽命的概念。所以這也許是我稍有不同的表述方式,但在某種程度上變得有點混亂,因為我們談論行為、針對疾病的外源性分子、針對衰老的外源性分子。
除了食物之外,您還服用哪些外源性分子?
我服用一些,對吧?
所以我服用一些特定於疾病的分子,對吧?
所以我服用一種PCSK9抑制劑,服用貝姆帕帝酸,服用一種SGLT2抑制劑,然後我至少還服用一種完全基於其在細胞保護方面能力的信念,即雷帕霉素。
而且,SGLT2抑制劑,我認為,可能也廣泛具有細胞保護作用。
我們甚至可以稍微談談那種名為卡那格列淨的分子在介入試驗計劃(ITP)中的成功,我相信我們也會在NAD的背景下討論這個問題。
您服用多少劑量的雷帕霉素?
我每週服用八毫克,儘可能長時間忍受,但我通常需要休息一下。
為什麼呢?
我會得這些兇猛的口腔潰瘍,小口腔潰瘍。
潰瘍?
是的。
呃。
大約有10%的人會得這些。
這與我們已知的生物標誌物矛盾。
所以我暗自高興,知道至少我正在獲得一批好的雷帕霉素。
這是由於副作用。
這是由於這些可憐的副作用。
有趣。
但實際上,這意味著我可能服用兩個月,然後停一個月。
服用兩個月,停一個月或大約這樣。
這裡的想法是您在限制MTOR。
您讓自己生長得更少,成熟得更慢,在這個意義上減緩衰老。
這是想法嗎?
是的。
我的意思是,這將是今天的重要主題,對吧?
我們可以整天討論機制和理論性的論據,說明為什麼它會有效。
我對服用雷帕霉素的堅信,並不是基於對RAPA有效的分子解釋,雖然我認為這是相當有說服力的。
那麼,MTOR的抑制為什麼會刺激自噬?
為什麼這本質上會抑制細胞?
但事實上,我對MTOR的堅信更基於實驗數據。
這在NAD的故事中實在是缺乏,稍後我們會討論。
所以實驗數據更具說服力,對吧?當你看著給雷帕霉素或其類似物(例如,依維莫司)的給藥,當你查看將這些分子給與盡可能靠近所關心物種的生物體時,也就是所關心的物種。
所以看著像小鼠和小型靈長類動物這樣的哺乳動物,看看果蠅、蠕蟲,甚至是酵母,雖然那與我們相距較遠,但可以說這是最不重要的。
你會看到其他分子所沒有的東西,那就是均勻的壽命延長。
沒有其他分子做到了這一點。
非常重要的是要理解,只有兩種干預措施,毫無疑問,以來延長了四類真核生物的壽命。
熱量限制。
和雷帕霉素。
非常重要的一點,對吧?
你服用雷帕霉素時的感覺如何,除了口腔潰瘍?
是的,謝天謝地,這並不常見。
我感覺不到任何東西,我的幾位患者因為大約10%的患者也服用它。
我從來沒聽說過,實際上這不是真的。
我可能聽到過兩個人說他們服用之後感覺更好,但我不確定該如何理解。
也許他們真的感覺到,或許這只是安慰劑效應。
它會與熱量限制協同作用,還是與熱量過剩相衝突?也就是說,如果你服用雷帕霉素,但略微超過了你的熱量需求,也許你想要增加一些體重,或者因為某種原因而稍微吃過量。
這會否與雷帕霉素對減緩衰老的潛在正面影響相衝突?
是的,這是一個好問題,安德魯。
我不知道。我不認為我們知道。
我們知道我們等待著另一個非常重要的結果,那就是馬特·卡貝林的狗衰老研究,這將是2026年期待的結果。
我們還在等待聖安東尼奧大學的另一個結果,查看另一項哺乳動物的試驗。
再次,我認為這兩項研究會非常有趣,因為我們有大量的數據,是如此可重複,而且在真的很好的小鼠模型中重複成功。
正如你所知,我相信你在研究中也會知道,您選擇的模型是重要的,在理想的情況下,您希望使用沒有近親繁殖的鼠標模型,與我們所關心的,即我們自己更接近。
當你看到許多實驗室不論採取什麼方法都會一次又一次地獲得相同結果時,你真的會開始相信那裡有信號。
現在,能夠在更高階的哺乳動物中看到這一點,最終在伴侶犬中,這正是馬特·卡貝林所關注的,我認為這將會非常令人興奮。
我經常告訴我的患者,“看,到了2026年,我要麼會對服用雷帕霉素更加堅信並將其開給我的一些患者,雖然再次強調不是大多數,要麼我會重新考慮這件事並說,‘也許我們不應該服用它,’對吧?
因為我確定狗的研究會更具說服力。
但再次強調,我們必須拭目以待看看這會有什麼結果。
不過不想偏離主題,我所理解的是狗的研究因缺乏聯邦資金而被暫停。
它會繼續進行嗎?
它會的。
最初,資金不足以妥善進行研究,然後發現研究的資金缺口大約是250萬美元,而馬特實際上是想進行的研究,然後實際上我們一組人為馬特籌集了這些資金並完成了這項研究。
所以,我和幾位患者以及幾位其他的人一起籌集了資金來彌補這個差距。
但確實,國立衛生研究院無故撤回的,依我看來,是完全錯誤的,正是那個持續監控計畫的資金,這個計畫使得這類工作得以繼續,並允許對此進行更深入的後續研究。因此,遺憾的是,在我們獲得更多資金之前,或許無法做我們希望做的事情並理解這些內容。再者,當你看看現有資助的某些項目時,很難相信目前生物學中沒有比這種看似極有前景的藥物更有趣的問題。為什麼我們不想知道這是否是我們所有人都應該服用的東西,對我來說真是一個謎。
對,我在國立衛生研究院的研究小組中工作了很多年,審查過許多計畫。大約一年前,我作為常規成員退出了,我可以告訴您,整個過程的設計就是為了針對最好的、最令人興奮的工作,但現在有許多特徵使得大部分資助的是那些已經完成的工作,即使我們會想說「哦,這是怎麼運作的?」無論如何,我們可以有另一場關於資金的討論,但我得問一下。我很好奇。所以希望那項研究能完成,謝謝你籌集這些資金。
讓我們來談談 NAD。對,這幾乎存在於身體的每一個細胞中,除了紅血球,對吧?其實,我不確定紅血球中是否存在。說實話,我從來沒有查過,但考慮到紅血球有不同的代謝途徑,主要是通過糖解作用,它們不需要像其他細胞那樣使用 NAD,但它們可能會因為仍然經歷氧化還原電位而需要 NAD。所以可能 NAD 真的存在於每一個細胞中。一般認為 NAD 與每個細胞中的能量產生和線粒體途徑有關。
對,NAD 確實是身體中最普遍的分子之一。它所做的大部分工作,說是大部分,約有五到六百條途徑使用 NAD 作為輔助因子,這意味著它不會在化學反應中被消耗,而是作為電子的運輸者。因此,NAD 和 NADH 本質上是進行電子接力。這就是 NAD 在體內進行的 99% 的工作。因此,NAD 在體內受到非常嚴格的調控。細胞內 NAD 的水平被緊密地調控。這不應該令人驚訝。正如葡萄糖、pH 值或氫離子濃度一樣,它們都是被非常嚴格地調控。我們作為一個物種無法在非常狹窄的 pH 帶外生存,對吧?如果在零到十四的範圍內低於七或高於 7.8,我們就會死,完結。因此,NAD 也是在所有年齡和生理狀況下都被緊密管理的。
NAD 還存在於另一種形式,作為底物,對吧?所以輔助因子意味著使用,輔酶也是使用,但不被消耗,而是被回收利用。這佔 99% 的用途。而其中一小部分是被這些稱為 Sirtuins 的物質消耗,Sirtuins 將 NAD 作為實際的底物用於 DNA 修復過程。也許我們可以深入討論,但這正是故事的起點。我記得就是這裡,故事開始的地方。
沒錯。這是一系列的實驗,其中 Sirtuins 方向上發生了突變,也就是功能增強或功能喪失。如今,人們聽到功能增強這個術語,往往聯想到與疫情有關的主題,但功能增強通常是改變基因,以增強某種功能、增加其穩健性,或者在某些情況下,救回一種缺失基因的表型。這就是功能喪失,或缺失某基因的酵母菌株,然後你進行功能增強的拯救實驗。你重新引入目標基因。這是一個重要的實驗,我甚至不會稱其為對照。它在任何情況下都是重要的,因為功能喪失會告訴你很多東西。但功能增強和功能喪失,假設結果相符,會告訴你更多更多。
這是人類基因學中非常重要的一個領域,我認為這非常重要,因為它突出了一個問題,因為你可以獲得在人類中特定途徑中有突變的樣本,比如 sonic hedgehog 通路。他在 sonic hedgehog 中是低功能的,他們可能實際上在中線上缺少一顆主要的牙齒,因為 sonic hedgehog 在中線上的作用——你可以說,好的,功能喪失,這就是 sonic hedgehog 的角色。但理想的實驗是將基因重新放入,然後拯救那個表型,因為任何有邏輯的人都能明白,可能有許多在 sonic hedgehog 下游的因素創造了你觀察到的表型。但如果你把 sonic hedgehog 放回去,是的,這還是有道理。你也得到了更多的信心來確認這是你關注的基因。
關於 sirtuins,我記得他們在酵母中刪除了 sirtuins。讓我們用另一個例子來說明什麼是金標準,或者說一個什麼是好例子的例子。我最近與 UCSF 的 Dina Dubal 進行了一個有關 Clotho 的播客,這是一個驚人的科學故事。這是一個非常好的故事,因為它展示了意外如何可以引領偉大的發現。有一位日本研究者非常有興趣理解高血壓。他們創建了一個小鼠模型,試圖敲除某些鈉通道,以查看是否可以擾亂血壓。然後,有一個小鼠品系在這種敲除中死得非常快。它發展出破壞性的神經 genetical 疾病並迅速死亡。作為一位出色的科學家,他沒有說,「這真糟糕,我要把這個丟掉,因為它沒有給我想要的結果,那就是血壓變化。」
他找到了問題的根源。他發現自己碰到了一種特定的基因,而這個基因不是鈉運輸蛋白,而是另一種基因。他給這個基因起名為 Clotho。因此目前有了一個證據,那就是如果你敲除這個基因,動物會很快死亡。這並不意味著這是一個延長壽命的基因。你必須進行另一個實驗來驗證你的觀點。你必須過度表達這個基因並提出問題,那就是你能活得更久嗎?結果確實如此,當他們過度表達那個剛剛被敲除導致小鼠死亡的基因時,結果是這個小鼠活得更長,大約多了15%到20%的壽命。所以這對於延長壽命來說既是必要的,也是充分的。這就是為什麼你可以說,嗯,那是一個延長壽命的基因。大家都知道,我已經服用 AG1 超過 10 年了。因此,我很高興他們贊助這個播客。為了明確起見,我不是因為他們是贊助商才服用 AG1,而是因為我服用 AG1,他們才成為贊助商。事實上,我每天至少會服用 AG1 一次,通常是兩次,我從 2012 年開始一直這樣做。如今,有許多矛盾的信息關於什麼是適當的營養。然而,似乎有一個普遍的共識。無論你是雜食者、肉食者、素食者還是純素食者,大家普遍認為你應該大部分的食物來自未加工或最小加工的來源,這樣可以讓你攝取足夠的食物而不會過量,獲得我們所有人需要的各種維生素、礦物質、益生菌和微量營養素,以支持身心健康。就我個人而言,我是雜食者,努力從未加工或最小加工的來源獲取大部分食物。但我每天服用 AG1 一次,甚至經常兩次的原因,是它可以確保我獲得所有的維生素、礦物質、益生菌等等。更重要的是,它還含有適應原,幫助我應對壓力。基本上,它是一種營養保險,旨在增補而非替代高品質的食物。因此,通過早上和下午或晚上各喝一份 AG1,我涵蓋了所有基本的營養需求。像許多人一樣,我報告稱自己在許多重要方面感覺更好,例如能量水平、消化、睡眠等。因此,儘管市面上的許多補充劑真的指向獲得一個特定的結果,AG1 則是基礎營養,旨在支持與心理健康和身體健康相關的各個方面。如果你想試試 AG1,可以訪問 drinkag1.com/huberman 來獲取特別優惠。他們會在你的訂單中提供五個免費的旅行包以及一年的維生素 D3K2 供應。再次重申,網址是 drinkag1.com/huberman。那麼,讓我們來談談 certuitan 的故事。這個故事可以追溯到 90 年代末。Matt Caberlin,這實在太驚人了,對吧?你有這個家伙,他是當今和他的同事 David Sabatini 以及其他一些人一起對於 Rapa Mycin 相關研究的主要權威之一。但當 Matt 是一名博士後時,他在一個酵母菌株中進行了一個實驗,抱歉,我是說是一種酵母。我想是 W-303 酵母株。他過度表達 certuit。結果發現,酵母活得更久。大約一年後,同一實驗室的另一位研究人員使用不同的酵母株並進行熱量限制,他們也活得更久。我忘了那是什麼名字。我不記得那個菌株是什麼,它是某種 316,但那是不同的酵母株。在那一刻,距今大約 25 年前,出現了一個假說,我們有兩種不同的酵母株。在其中一種酵母中,當你過度表達 certuit 這個基因時,它們活得更久。而在另一種酵母中,如果你進行熱量限制,它們活得更久。可理解的假說是,熱量限制,這已知是延長壽命的方式,是透過 certuans 在發揮效果。大約四年後,這個假說崩潰了。Matt Caberlin,這一次和 Brian Kennedy 一起,在另一個第三種酵母株中做了另一個實驗,這使他們能夠測試假說,因為我剛才講的故事中有個問題。當你利用 303 酵母株進行實驗時,這是那個過度表達 certu 的酵母,當你對這個酵母進行熱量限制時,沒有任何變化。這很奇怪。更奇怪的是當你使用 316 酵母株,這種酵母在進行熱量限制時壽命更長。如果你過度表達 certu,則沒有變化。因此一開始這個故事就不符合邏輯,但是當 Brian 和 Matt 在 2004 年發表文章後,這個故事更讓人信服,因為他們使用了一種不同的酵母株,天啊,我想不起那是什麼名字。那是一個像 BY4742 的菌株,這些並不重要。如果你對這個酵母進行熱量限制,它們活得更長。如果你過度表達 certu,它們也活得更長。如果你兩者都做,它們則活得更長。這個效果是相加的。再次表明,certu 的過度表達和熱量限制獨立且分開地延長壽命。這是平行的路徑。這是平行的路徑。誠實地說,Andrew,有些人仍然堅持 certu 的好處和過度表達是通過熱量限制的途徑,反之亦然。這是錯誤的。根據文獻的閱讀,加上我與在這領域工作的每一位專家,包括對此研究最多的 Matt Caberlin,都是沒有證據表明熱量限制和 certuans 是通過相同的路徑運作的。在這個意義上,我認為對於熱量限制能延長生命的觀點是相對一致的,我們討論的模型系統中都是如此。那麼在人類身上呢?具體來說,這能延長生命嗎?那個實驗從未被進行,也永遠不會被進行。
我正在設置的笑話就是現在要講的這個,沒有人想參加對照實驗。這麼說來,沒有人也想參加治療實驗。你抓到我了。你先我一步。沒有人想進入治療組,因為那需要吃得非常少。笑話是,你可能會活得更久,但這樣的感覺會更糟。這就是卡路里限制,順便說一句,對於這是否會延長人類壽命實際上有很多討論,因為這將顯然……我不應該說顯然。我認為嚴格的卡路里限制肯定會降低大多數慢性疾病的風險,這意味著我認為很有理由相信,如果一個人持續消耗比他們應該吃的少25%的卡路里,他們的心血管疾病、癌症、阿爾茨海默病的風險會下降。問題在於,有哪些東西會上升。這對你的免疫系統有什麼影響?對於肌肉萎縮有什麼影響?這對你摔倒的風險有什麼影響?對,脆弱性。對,就是這樣。你把一組疾病換成了另一組。壽命是否真的會延長並不明確。順便提一下,當你查看一些動物文獻時,它們使用的是不同的非近交小鼠品系,並且沒有將它們置於密封的環境中,它們的壽命並不長。卡路里限制並不總是延長壽命,因此,可以安全地說,卡路里限制可能會減少慢性疾病的發作,但這可能並不會基於那些缺點轉化為全因死亡率的好處。所有這些話說完,我認為整個 str2 在故事的開始就是不正確的,它基本上附加在卡路里限制的故事上,即“嘿,我們有這個東西,CR,自從我們已經知道。”卡路里限制。對,就是卡路里限制。我們有這個東西,我們知道它的信號真的說明它可以延長壽命。我們有這種酵母,這種酵母在這裡有效,而這種其他的酵母在 str2 不活化的情況下有效。哦,一定是這樣。但是,如果你詳細挖掘這個故事,正如我剛才所做的,沒有任何證據表明 str2 在與卡路里限制有任何關聯,反之亦然。這非常有趣,因為我認為當你查看細胞生物學,看到這些平行途徑,觀察這些實驗的效果,其中改變 str2 或獨立改變卡路里限制都增加了壽命,當你將兩者結合時,你會看到一種看似是協同效應,但如你所指出的,其實是一種疊加效應。這是一個相當簡單的實驗。你可以做一個封閉實驗,對吧?然後你可以再放回 str2 或調整卡路里,看看是否有效,實際上看數學是否正確。是的。那麼,這一切並未涉及你提出的問題。這只是所有的序幕,對吧?就像“這個故事是從哪裡來的?”但問題變成了,“如果你相信 str2 確實是一個驅動長壽的因素,那麼你怎麼能激活它們,對吧?如何激活 str2?”因此,我們現在必須同時保持對可能為真或不真事項的認可。那麼,我們要問的問題是:“我們相信在酵母中看到的結果嗎?我認為這是唯一可重複的發現。”這意味著,這是一個可重複的發現。在許多但不是所有的酵母品系中,如果你過度表達 str2,酵母會活得更久。因此,讓我們把這個視為一個非常可能的說法。然後你會說:“如果在酵母中是這樣,那麼在果蠅中會是這樣嗎?在蠕蟲中會是這樣嗎?在哺乳動物中會是這樣嗎?”你想要能檢查這三個盒子,因為這再次是十億年的進化。如果某件事在十億年內有效,我們會更有信心它對我們也有效。是的。製造一個果蠅突變體,過度表達 str2,製造一個 C. elegans 突變體,過度表達 str2,這是一個相當快速的實驗,因為這些物種的世代時間短。現在對於小鼠,這是一個較長的實驗,但我想所有這些實驗都已經進行過了。據我所知,一個顯示生存優勢的實驗是其中一個特定的轉基因小鼠實驗,它過度表達 str6,並且它確實對雄性小鼠的壽命增加了10到15%。因此,這是一個過度表達 str6 的轉基因小鼠模型,而那些小鼠的雄性小鼠的壽命延長了10到15%。雌性小鼠則沒有。我們或許應該澄清一下什麼是轉基因小鼠。我談到了基因剔除小鼠。那是指在基因組中刪除基因或基因,讓它無效。它不再表達該基因。功能獲得是將該基因放回去。那將是一隻基因敲入小鼠。因此,在這種情況下,你仍然會從內源基因組中獲得某些正常的基因表達,但現在你有一個插入的外源基因。這方面有各種重要的細微之處,例如外源基因插入的位置。如果它位於一個特定於肌肉的增強子下游,那麼你就能獲得一隻過度表達 str2 的小鼠,僅在肌肉中。你可以獲得全身性表達。有很多不同的方式可以實現。我假設這是你所提到的 str6 的全身表達。對,str6。因此,身體中正常會表達 str6 的每個細胞都會表達更多的 str6。老實說,我不記得,安德魯,我得回去看看論文。我不知道這是特定於肌肉還是全身特定的。我猜,除非他們明確說明它是特定於組織的,否則它就是全身性的。
所以我們在討論這件事時,彼得提到轉基因小鼠,他指的是一隻具有這個轉基因,導致其表達的str2和str6比正常情況下更多的小鼠。假設,儘管我們並不確定,這隻小鼠中的其他基因運作正常。對,這樣來總結一下,這是2012年,我們有這隻轉基因小鼠。你使str6過度表達,結果雄性小鼠的壽命延長了10%。再澄清一下,雌性小鼠並沒有經歷到壽命上的變化。而這在長壽研究中並不罕見或聽聞。通常會有性別特定的差異,並且你總是需要仔細查看細節。我在看到性別差異或任何壽命差異時,第一件事總是看對照組的壽命。但我回去實際查看了那一項研究的Kaplan-Meier曲線。是的,確實如此,我認為那是一個真實的效果。所以讓我們列舉目前兩個我認為可能是真的資訊。在幾種酵母株中,如果你過度表達cert,你的壽命可能會延長。這通常與熱量限制完全無關。這是我能最有信心說的唯一事實。至於至少有一種轉基因小鼠株,如果你使其過度表達另一種cert,cert6,但再說一遍,這些都是物種間的同源物。因此我認為我們不需要搞混cert2與cert6。這至少會使雄性小鼠活得更久,但對雌性小鼠不會有影響。cert2ins的下游是哪些東西?這個問題翻譯成普通英語是,增加cert2會導致什麼變化,並且這是否可能與葡萄糖代謝有關?還是與清除衰老細胞有關?我只是提出一些可能性。實際上,你一開始就觸及了三個中的兩個,你說的對。因此我們認為當cert2ins被激活時,它們會改善線粒體生物合成。它們會增加DNA修復。所以這可能是最大的因素。此外,這也減少了sasp,對吧?也就是衰老細胞的可溶產品。換句話說,這三件事都是好事,對吧?所以你減少衰老細胞,增加線粒體生物合成,並增加DNA修復。這些都是極好的事情,我們認為cert2ins可能在執行這些。這個關於DNA修復的問題以及減少自然發生的DNA片段或突變,長期以來一直是衰老領域中的一個熱點話題。這是因為當X射線變得流行或核災後,人們顯現出加速衰老跡象,我們是如何從DNA突變過渡到加速衰老的?嗯,我認為我們知道,隨著年齡增長,這只是一個隨機過程,對吧?考慮到DNA複製的普遍性和系統的精確性,雖然非常高但並不完美,會發生錯誤。實際上,這是一個有趣的問題。因此在2016年,我和大衛·薩巴蒂尼、納夫·查德爾以及蒂姆·費里斯一起去了復活節島。我們四個人一起前往復活節島,去看看雷帕黴素的誕生地。所以這有點像假期/科學之旅。這是一個極客假期。真是太棒了。想像一下在這個不可思議的島上徒步旅行,整天談論科學。但我向納夫和大衛提出了一個有趣的問題,就是為什麼我們在年齡增長時能看到癌症的如此明顯的關聯,為什麼這種關聯是如此不線性的?所以它不僅僅是隨著年齡增長,癌症也會增加,而是以這種方式上升。我說,我會提供兩個假設,哪一個更具說服力。是因為隨著年齡增長,DNA複製的過程中,癌症作為一種基因疾病,這意味著根據定義,它的經典問題是一種基因突變,導致細胞出現兩個特性:細胞無法控制複製。它干擾了細胞信號傳導。因此,細胞會複製,但卻不知道何時停止。然後引入了擴散的能力,這種特性被稱為轉移。那是癌症的兩個特徵。我們知道只有在基因突變的背景下這才會發生。但為什麼這在生命後期發生而不是生命早期,除了極少數例外?所以問題是,這是因為隨著時間的推移,突變累積?還是因為年齡增長時,突變增多?還是有第三種情況,就是所有這些情況都是正常發生的,當你80歲時並不比20歲時更常見,但你的免疫系統無法很好地檢測它們?實際上,我們並沒有提出一個答案,但這可能是上述所有原因。因此,隨著年齡增長,我們可能正在經歷更多的DNA損傷,或者至少,我們所經歷的DNA損傷不容易修復。這是這裡的論點之一。這裡的論點是,隨著年齡的增長,我們越來越無法修復DNA。還有一個論點提出,儘管我們還沒有準備好講述這部分故事,但我現在就說出來,然後我們會回到這個問題,就是我們缺乏修復DNA所需的底物,而這種底物就是NAD。因此,再次回顧一開始,我說過,有兩個關鍵類別需要思考NAD。大部分NAD的功能是作為電子傳遞的輔因子。
那就是NAD、NADH、電子傳遞、電子接受者,等等,好的。
並不是消耗NAD,只是用來來回傳遞電子。
但在這裡,我們有另一類別,使用NAD作為底物。
它會被分解,這就是sirtuins修復DNA所做的。
好的。
所以如果這是真的,如果NAD水平隨著年齡的增長而下降,得出一個邏輯的結論就是應該多給點NAD,對吧?
如果你在修復DNA的底物上快用完了,而DNA修復是阻止衰老的重要方法,那一切都說得通。
所以我們把這放在那裡。
但在我們這樣做之前,我想回到另一個故事,那就是sirtuin活化劑的故事。
那麼,歷史上最著名的sirtuin活化劑是什麼?
哪一個是sirtuin活化劑中的重量級冠軍,佔據了這個領域99%的帶寬?
那是一種可愛的小化學物質,叫做白藜蘆醇,好的。
白藜蘆醇因為它在葡萄皮中以微量元素的形式存在,因此出現在葡萄酒中,獲得了很多聲譽和名聲,大約20年前,某個實驗室通過一次實驗說服了一些人,包括一個非常大型的製藥公司,認為白藜蘆醇能夠增加壽命。
所以論點是白藜蘆醇激活sirtuins。
sirtuin的活化是重要的,因為我們剛剛提到的所有事情,對吧?
它改善線粒體生物生成,抑制衰老細胞,並增強DNA修復。
所以如果你有這樣一種強效的sirtuin激活劑,並把它給一隻小鼠,那隻小鼠應該會活得更久。
現在有很多實驗沒有找到這個結果。但有一個實驗做到了,但這是一個有趣的實驗。
我在至少兩個播客中討論過這個,包括一次與運行干預測試計劃(ITP)的Rich Miller的播客,他們後來測試了白藜蘆醇,發現這對任何事情都沒有影響。
在這個成功的實驗中,研究人員使用了一種奇特的小鼠模型,強迫它吃一種極高脂肪的飲食。
這樣一來,他們造成了豐富的脂肪肝,這些小鼠的肝臟擠進了胸腔,迫使小鼠無法呼吸,因此小鼠過早死去。
而在這個特定的小鼠模型中,白藜蘆醇救了這些小鼠。
所以再一次,讓我們假設這一切都是正確的。
可能那裡甚至有錯誤,但讓我們假設這是正確的。
讓我們假設——
所以這是口服白藜蘆醇以食物的形式?
是的。
劑量非常高。
超大劑量。
相當於桶葡萄的量。
正是如此。
劑量高到你能夠回想起來,我們年紀都足夠,記得這一點。
曾經有一段時間,人們認為這是解釋法國悖論的原因。
為什麼法國人平均壽命更長,而他們消耗了那麼多葡萄酒?
答案是一定是白藜蘆醇。
結果發現這根本不是真的,因為你需要每天喝掉相當於自己體重的葡萄酒才能獲得所需的白藜蘆醇劑量以產生這一效果。
但不知何故,確實有一種效果,即如果造成你死亡的原因是你的肝臟充滿脂肪以至於它突入你的胸腔讓你無法呼吸的話,這就是我從未見過的人類,不論他們的脂肪肝有多嚴重,都不會這樣。
但如果這是你面臨的問題,根據這個小鼠實驗,可能會活得更久。
但又一次,結果發現沒有其他小鼠模型能重複出來,而這總是回到ITP,即干預測試計劃,這是我們在科學上測量這些外源性分子的最可靠工具。
所以ITP是一個由NIA資助的計劃,運行在三個獨立的實驗室當中,而所謂的獨立,是指他們各自獨立地進行實驗,但在進行實驗時是同步的,並且是三重複製的。
所以你有三個實驗室,三個優秀的實驗室以三重複製的方式進行實驗,當他們進行白藜蘆醇實驗時,並且與發現該研究結果的人保持聯繫。
他們諮詢了這些人並說:「我們應該給什麼劑量?」
他們說:「這樣做,這樣做,這樣做。」
然後他們這麼做了,但什麼效果都沒有。
沒有有效的白藜蘆醇,這一結果在所有實驗中都是一致的。
這也是這個故事中一個非常重要的部分,即如果白藜蘆醇是sirtuin活化劑,我不知道它是否真的如此,但很明顯在壽命上沒有任何影響,唯一的例外是「除非你的體重的50%是脂肪肝」,那麼或許它會有影響。
我想暫時休息一下,告訴你Huberman Lab團隊推出了一個新播客,由安迪·加爾平博士主持。
安迪是運動科學和人體性能的專家,長期以來在Huberman Lab播客中深受粉絲喜愛。
這個新播客名為「Perform」,由安迪·加爾平博士主持,深入探討如怎麼增強肌肉力量、改善心血管健康以及如何針對性能優化恢復和睡眠等主題。
安迪是一位非常出色的教育者,也是人體性能領域的真正專家。
我知道你一定會非常喜歡他的這個新播客,並從中學到很多有用的知識,所以請查看一下,並在你現在哪裡收聽播客的地方訂閱。
再次重申,這個播客叫做「Perform」,由安迪·加爾平博士主持。
所以讓我們看看。讓我們來盤點一下這個故事的進展。
我們有整個酵母sirtuin的情況,在某些酵母sirtuin過表現中壽命延長。
沒有證據顯示這是通過卡路里限制達成的。
真的是沒有證據。
這一點已經被了解了20年。
那篇論文發表於2004年,並且是對2002年、1999年等已發表論文的後續研究。
之後你會看到2012年的轉基因小鼠研究。
所以現在的問題是,好的。
我們該如何激活血清素?
我們該如何激活血清素?
嗯,是的。
或者更精確地說,我們為什麼不直接給人們NAD?
好的。
所以,再次提到NAD的故事,NAD水平隨著年齡在大多數組織中下降。
它似乎在皮膚中最為明顯。
我認為我們應該回到這裡,因為這裡有一個與增加皮膚中的NAD水平相關的有趣發現。
我在想,這是否與皮膚中的NAD下降幅度最大有關。
這也很有趣,因為皮膚中的角質形成細胞每28天左右會更新一次。
所以你可以想像,因為這是一個新穎的細胞群體,它們將穩定地表達血清素和NAD,然後出於某種原因簡單地死亡,或者它在第一天生成時是非常高的,然後迅速減少。
但事實並非如此。
聽起來像是——
是的。
所以在你的一生中,若取一塊大皮膚,我們會看到NAD大約下降60%,而其他組織,根據動物研究,則可能在大腦中下降15%到20%,即使在人類中也會發現血液中的NAD水平下降。
所以如果你只是隨便取樣20歲、30歲、40歲、50歲、60歲、70歲、80歲的人整個血液,你會看到NAD大約下降20%。
那神經元呢?
你整個一生中擁有一組固定的中樞神經系統神經元,當然也有一些外周神經元。
但在外周存在一些再生,所以我們就談談大腦。
所以除非你在談論嗅球,那裡整個生命週期中都在不斷更新,否則海馬體神經元基本上是相同的,只有一小部分例外。
同樣的海馬體神經元,皮質神經元,視網膜神經元,這些都是你出生時就有的。
我們在觀察NAD水平隨著年齡變化嗎——
在動物中,是的。
顯然,在人類中,我們並沒有進行那樣的實驗,但是的。
現在,這裡有一個有趣的觀點。
2015年,PNAS發表了一項研究,研究了整個血液中的NAD水平隨時間的變化,確實發現NAD水平在四十多年中下降了約10%到20%。
但同一研究指出,NADH水平也上升了相同的幅度。
為人們解釋NADH的角色。
NADH是電子之杖。
所以讓我們或許退一步。
你和我為什麼會坐在這裡聊天而不是死去?
因為我們擁有足夠的NAD。
這是怎麼回事呢?
因此,你和我在可預見的過去某個時刻吃了某些含有化學能的東西。
所以我們吃的是有機的東西,主要是脂肪和碳水化合物,這些含有碳-碳鍵和碳-氫鍵。
這些鍵中含有大量的能量,但我們如何釋放這些能量呢?
我們將其全部分解為這些基本分子,主要是碳水化合物前線的葡萄糖和脂肪前線的游離脂肪酸。
然後我們的身體將這些物質進一步分解為更小的分子,這些分子被運輸到線粒體中,那裡是我們釋放大部分能量的地方。
我們所做的是將存儲在碳-碳鍵或碳-氫鍵中的化學能轉化為電能。
人們聽過這個術語,稱為電子傳遞鏈。
在細胞的線粒體中有這四個複合體。
內膜和外膜之間存在這些大型的線粒體複合體。
它們的作用是通過將電子分開,傳遞NAD和NADH之間的電子,建立起一個巨大的電子梯度,這樣最終它們可以做另一個技巧,就是把那些電子轉移到AMP、ADP,最終產生ATP。
最終產物是水和二氧化碳。
因此,我們攝取食物中的化學能,利用氧氣在線粒體中製造ATP、二氧化碳(我們呼出)和水(我們呼吸和排尿時排出)。
因此,NAD和NADH在生命中扮演著至關重要的角色,促進化學能轉化為電能,再轉回化學能。
ATP就是將食物中的一種化學形式轉變為電的形式,作為線粒體中的中介,然後再轉換回ATP的電能形式。
所以你和我走來走去,充滿ATP,而當我們現在坐在這裡時,我們不斷釋放磷酸酯,再次將化學能轉回電能,我們就這麼繼續下去。
是的,這整個NAD、NADH的東西,就像,你知道的,這對我們的存在來說就像任何形式的呼吸一樣中心。
所以我的觀點是,讓我們回到故事。
故事是NAD水平隨著年齡而下降,但NADH水平上升,這表明NAD和NADH的總量是一樣的,而隨著年齡增加而下降的應該不再被視為NAD的減少,而應該被看作是所謂的氧化還原電位的減少,執行我剛才所說的能力。
因此,當人們說NAD水平隨著年齡而下降時,答案是,是的,但實際上隨著年齡,真正下降的是什麼,而這有點回到了你一開始所說的,細胞層面發生了什麼情況。
我認為所發生的情況是,我們的線粒體隨著年齡增長而不如以往有效,我們的氧化還原電位降低。
我想相當數量的所謂抗衰老方法是針對所謂的活性氧物種,ROS,這些會基本上妨礙線粒體功能的。
這是我呼籲我認為至少引人入勝的工作的機會,這是來自倫敦大學的同事 Glenn Jeffery 的研究。他在視覺神經科學領域已經工作了很長一段時間。幾年前,他開始對動物進行一些實驗,現在也有兩項在人體上發表的研究表明,將年齡在 40 歲及以上的老化眼睛暴露於紅光和近紅外線光幾分鐘,每週幾次,可以保護與視力有關的某些過程,即視覺感受器。這是怎麼運作的呢?這個想法,目前還未得到證實,是減少反應性氧種,從而改善線粒體的功能,而這可能是整個身體中代謝活動最活躍的細胞類型,不僅僅是眼睛中的視覺感受器。因此,這是一組引人入勝的研究。再次強調,我們還沒有弄清楚所有的機制,但它再次讓我們聯想到線粒體對細胞功能至關重要的這一觀念,任何妨礙線粒體功能的事情,都可能減少細胞的產出和/或使細胞死亡。因此,任何可以改善還原反應的事情都有可能使細胞更長時間地存活並更好地運作。
所以當我聽到 NAD 在這個途徑中的角色時,我像大多數人一樣想,「好吧,那我應該多攝取一些 NAD,可能我就會衰老得更慢,或者當我隨著年齡增長在任何細胞類型中缺少 some NAD 時,可能我可以補充一些。」結果發現這可能不是那麼簡單對吧?我的意思是,我不想立即跳到補充劑的議題,但如果我們稍微向後退一步,看看通往 NAD 的途徑,那就是 NR、NMN 和 NAD,我們會稍後詳細說明,而在市場上存在這種競爭,看起來是關於直接靜脈注射或在某些情況下口服 NAD,或是服用 NMN,一種 NAD 的前體,口服,至於我還沒聽說過有人靜脈注射它,或者是服用口服形式的 NR,它是 NMN 的前體。
我的理解是 NMN 只是 NR 減去一個磷酸根。是的,我會首先退一步,說以下幾點。再一次,因為這個主題實在太混亂,我認為提醒大家我們現在所說的每一件事以及它帶給我們的結論是值得的。所以我不會重複整個 Sertuens 的內容。就讓這個話題擱置吧。因為我們目前談論的所有內容都是在 Sertuens 上游的。是的,基本上,一旦我們建立了 Sertuens 可能是重要的,儘管它們並不是通過熱量限制工作,而這是我所能說的最明顯的事實,它們可能仍然是重要的,儘管我們並沒有發現能夠激活 Sertuens 的事物,比如白藜蘆醇。我們似乎沒有東西可以給你,來激活 Sertuens。現在我們進入故事的下一部分,那就是,好的,Sertuens 是重要的,但它們似乎並不重要。我們認為 Sertuens 重要,是基於這幾個過度表達的實驗,而我們大跳一躍地認為,由於它們在酵母中重要,這意味著它們在我們中間也會重要。這是一個完全毫無證據的大跳躍。對吧,而我只是進一步討論如何增加 NAD,因為我知道這在大家的腦海中。
我們現在並不會詳細探討這個問題。我只想提醒這一點,因為最終這是我們在做的事情,關乎人們在決定是否應該攝取 NR,還是攝取 NMN,或使用 NAD,或以上皆不。我要強調我這麼強硬的原因是,我花了很多時間處理有關這個問題的問題,所以我意識到我們必須以最詳細的方式談論這個問題,以便人們理解為什麼。因為這實在太簡單了,對吧?有句很棒的話是甘迺迪的,我會稍作改寫,基本上人們喜歡意見的舒適而不願承受思考的困擾。所以我們需要這樣,這是一個播客,旨在促使人們思考,理解這個領域的整個歷史,以便他們能夠對我將要變得很少有科學依據的補充劑做出明智的決定。我會公開表明我服用 NMN,在某些情況下我會服用 NR 和 NMN,而我觀察到,這只是 N 的一個個體自我觀察數據,我觀察到一個非常明顯的正面效果,但我不認為這與延長壽命有任何關係。我們應該在談論那部分時提到健康範圍和壽命益處。
但我們要把話題拉回到我們現在的位置,關於人們是否應該補充 NAD,我們基本上已經到了一個關鍵點,我們正在做很多信念上的飛躍,認為因為 NAD 水平在下降,而還原電位也在下降,我們相信以某種形式補充 NAD 是合理的。但在我們這樣做之前,我們應該承認一件事,是的,NAD 水平在下降,但我們沒有理由相信提高 NAD 水平會修正這個問題。換句話說,如果身體在這個 NAD 水平與這個 NAD 水平之間運作,若你降到這個水平,你就會死亡,若你升到這個水平,也會死亡,而隨著年齡的增長水平會這樣變化,我們相信將它們提升到這裡會有什麼效果嗎?沒有證據表明它會有用。這是一個信念上的飛躍。進行信念上的飛躍是可以的,你只需知道你在做信念上的飛躍。好的,所以信念上的飛躍一是 Sertuens 的問題,信念上的飛躍二是熱量限制的問題,信念上的飛躍三是這對我們的物種有影響,信念上的飛躍四是整個 Sertuens 激活劑的問題。而現在,這個信念上的飛躍是,如果我們僅僅在我們身上增加 NAD 水平,那將會帶來積極的效益。
好的,那我們現在該怎麼做呢?
現在你進入了戰術的部分。
好吧,正如你所說,有三種方法可以做到這一點。
第一種是你可以靜脈注射NAD。
順便說一句,你也可能可以口服NAD,只是它會在胃中分解成其組成產品,然後可能重新形成。
但就人們實際上怎麼做而言,他們選擇靜脈注射NAD,因為它的口服生物利用度不高;或者,如你所說,他們口服兩種前體,即NR和NMN。
我個人的看法是,這些做法之間並沒有太大的差異。
換句話說,最終這些東西通常會提高血液中的NAD水平。
所以有幾個實際的說明,我曾經以膠囊形式服用NR。
我通常以粉末形式服用NMN,將其置於舌下吸收。
據我了解——你有進行過靜脈注射NAD嗎?
我確實有。
你有感覺到煙鹼酸潮紅嗎?
沒有,我是作為輸注進行NAD的,可能做過五或六次,在輸注的前十分鐘,你會感覺有人用靴子踩著你的胸口。
你的腿會抽筋,感覺想嘔吐。
我沒有服用提供的止吐藥。
如果可以避免,我不喜歡服用藥物,我只是想我會經歷這一切。
這讓人非常不舒服,以至於你無法看報紙或書,你只想被單獨留下。
你會變得有點易怒,心想:“真糟糕。
在那前十分鐘,房間裡的每個聲音都顯得太吵。”
然後——
順便問一下,你知道有多少人對我說,因為那次經歷,他們知道這一定在做某些好事嗎?
我的天啊。
我會說:“那你為什麼不張開腿?
讓我直接踢你一腳。
那感覺會更糟。
那是在做某些好事嗎?”
某些感覺如此糟糕不應被用作解釋為何它在生理上是有益的理由。
對。
我不知道它在生理上究竟在做什麼,只知道在輸注期間我感到很痛苦。
其實有方法可以調整這個問題,即使不使用止吐藥。
例如,你可以減慢輸注速度。
這是典型的方法。
人們通常會在幾小時的時間內輸入,從三小時到最短30分鐘,我聽到的500毫克NAD的記錄就是這樣。
如果你放入1000毫克,顯然會更痛苦,你必須——總之,還有很多實際的考量。
你會覺得,也許這是安慰劑效應,但在輸注後你確實感覺不錯。
一旦滴注結束,你感覺比滴注之前要好。
如果你只是接受相同體積的靜脈注射,你感覺怎麼樣?
我有這樣做過,因為我曾接受過鹽水滴注。
你也會感覺不錯。
很難將這些事情區分開來。
通常,他們會在袋子裡放入其他東西,比如谷胱甘肽、一些維生素C。
他們通常將這些作為套件銷售。
我決定試一試。
這看起來不錯。
我在旅行時做過。
我不知道。
也許我該再找個時間做一個。
對我來說,增加NAD的更典型的方法,或者任何其他的,因為我不知道它到底在做什麼,但我喜歡舌下吸收NMN的效果。
對我來說,最突出的,也是最簡單的經驗數據是,舌下吸收NMN讓我的頭髮長得很快。
我的指甲也長得很快,我確實感受到能量的增加。
我會在早上第一時間服用。
劑量是多少?
1.5克,也就是1500毫克。
順便說一下,如果你翻譯一下,他們在研究中給老鼠的劑量通常在每公斤500到1000毫克的範圍內。
我體重100公斤。
下次你給自己服用NAD或NR時請想像一下。
我甚至根本沒有接近這個劑量。
根據我的數據分析,顯然NR可以直接穿越細胞膜。
非常容易。
NR進入細胞沒有障礙。
NMN則不能,因為它帶有外磷酸鹽基團,所以如果你舌下吸收或者口服,它會進入腸道,磷酸基團被切斷。
正因如此,假如進行NR和NMN的比較時,支持NR作為NAD的前體的數據更多,它比口服攝取的NMN更有效,但有些人會說:“好吧,我會攝取比NR更多的NMN。”然後這就進入了成本效益的範疇。
這開始成為商業來源之間的戰鬥,我不否認NR作為前體的意義更大,尤其是在300到600毫克的劑量對比1,500毫克的情況下,但我選擇舌下吸收NMN,主要基於成本,因為按照建議的劑量,NR相當昂貴。
想像一下,如果按照老鼠的劑量,你每天要花大約300美元。
這根本不可行。
這根本不可行。
我並沒有強烈渴望讓我的頭髮或指甲長得更快。
我更在乎的是能量的增強效果。
不過,我會說舌下吸收的NMN也是有些瀉藥的效果,我這樣說有點開玩笑,但有些人說這讓他們感覺更好。
那是因為你幾分鐘或幾小時後排泄了腸道,感覺不那麼脹氣並有更多能量嗎?
這很不清楚。
據我所知,尚未進行過比較,將600毫克的口服NR(相對較高的劑量)與1克舌下吸收的NMN進行比較,然後實際測量NAD的血液水平。
如果這個實驗已經做過而我不知道,那我就失禮了,也許有人會在節目說明中放上記錄。
但是我想這涉及到一個問題,那就是有多少人正在服用口服的NR或NMN,或者接受NAD的輸注,順便說一下,這些注射相當昂貴,價格在300到1000美元不等。這真是很貴。他們獲得了什麼好處?他們從中得到了什麼?是短期內NAD的增加讓他們的壽命多活了一周嗎?我們無從得知。所以讓我們試著用數據來回答這個問題,好嗎?這正是ITP(干預測試計劃)設計的目的。如果人們對此感興趣,他們應該回去聽我和Rich Miller的兩次討論,當中我們詳細探討了所有通過ITP的分子。ITP毫無疑問是我們測試分子在任何物種之外的最嚴格工具,因為我們無法在人類身上進行這些實驗。出於顯而易見的原因,我們無法在人體上測試壽命干預。因此,下一個最佳的選擇是什麼?結果發現是在三個機構三次重複的非近親小鼠中進行這個實驗。你無法找到比這更嚴謹的了。ITP測試了大約50種以上的分子,這意味著它對50種不同的分子進行了相同的實驗,而非常少的分子能延長壽命。其中一個顯著的失敗是NR。NR被測試過,我相信它是在非常高的劑量下測試的,要麼是每公斤500毫克,要麼是1000毫克,但並沒有延長壽命。健康範圍也沒有改善。沒有任何變化。超大劑量的NR和安慰劑,結果相同。相反,讓我們考慮ITP的一些成功例子,例如雷帕黴素。當他們第一次給老鼠服用雷帕黴素時,由於製劑困難,他們直到老鼠21個月大時才能開始,這對老鼠來說非常老,那就像60歲的老鼠。在那個時期,他們幾乎放棄了實驗,因為他們認為「那還有什麼意義呢?這麼晚開始什麼都不會有效,包括卡路里限制,順便說一句,儘管在一個實驗中確實有效。」但儘管如此,它還是有效的。即使在這麼晚的時候給予雷帕黴素,它仍然有效。然後他們重做了實驗,早些時候給予它,這次還是有效。正如我提到的Canagaflozin,這是一種SGLT2抑制劑,它同樣有效。阿卡波糖,一種抑制葡萄糖吸收的藥物,也有效,並且有趣的是,不需要減肥。給予阿卡波糖的理論是它是一種卡路里限制模擬劑(CR mimetic),而且確實有效,但接受治療的老鼠並沒有比未接受治療的老鼠輕,這實際上回應了你一開始所說的話,這表明緊密的血糖控制與體重無關,對延長壽命非常有利。SGLT2抑制劑Canagaflozin同樣如此。SGLT2抑制劑使你排出更多的葡萄糖。阿卡波糖則防止你在腸道中吸收葡萄糖。因此有兩種不同的調節葡萄糖的方法,這兩項實驗都沒有導致老鼠體重減輕,但它們的壽命卻延長了。同樣,調節血糖的做法是非常重要的。另一個有效的藥物是17-α-雌二醇,它僅在雄性老鼠中有效,這表明,哦,我們可以很快回頭談談這個,現在不想深入探討。但這裡的要點是,能夠經得起ITP檢驗的分子非常少。門檻很高, metformin順便提一下失敗了。ITP特別針對抵消衰老進行研究。它主要關注壽命,但也關注一些健康壽命的指標,但它主要是壽命的金標準。因為我的理解是,有一些研究探討了補充NR,或許還有NMN的角色,特別是補充NR,以降低發炎來抵消一些時間區轉變、酒精和其他幾個因素的負面影響,過度營養。是的。那麼讓我們談談這個。在20…我不記得是哪一年,總而言之是相對最近的一項研究,該研究考察了NR與一種叫做terastilbine的物質。據認為terastilbine是一種sirtuin激活劑,就像白藜蘆醇一樣。有一個市售產品叫做basis,並且這是一項對人類進行的三組實驗,約每組30人。所以這是一項不錯的規模研究,對吧?這是一項大型研究。大約100人,或多或少,患有脂肪肝病。這是通過MRI檢查肝臟進行的記錄。他們查看肝臟中的肝脂肪,這是通過MRI進行的。使用這種MRI,如果你的肝脂肪指數超過5%,那就是一個被稱為肝脂肪變性(steatosis)的高程度,從而診斷為脂肪肝病。當然,這不是一個數字化的結果,而是一個類比的,對吧?這是一個光譜的問題,因此您一開始就會看到肝臟內只累積脂肪,但隨著脂肪的積累,您會開始出現炎症,這會導致瘢痕和纖維化,最終會導致肝硬化。因此,在您心中要記住的是,當我們說您進入危險區域的閾值是當您達到5%時。這項研究會隨機將人們分為安慰劑組、常規劑量組和雙劑量組。我不太記得該產品的確切劑量。我覺得應該是250或500。因此,常規組將會得到NR,而另一組則是兩倍劑量。所以這要麼是250和500,要麼是500和1000,我不太清楚。他們還考察了許多其他的指標,對吧?他們查看了各種生物標記,而這項研究的主要結果是,通過MRI是否觀察到肝脂肪的減少?那麼發生了什麼?他們進行了研究,結果發現並沒有差異。
以下是您提供文本的繁體中文翻譯:
沒有任何差別,明白嗎?所以在高劑量和低劑量的情況下,研究結束時,你的肝臟脂肪量沒有差異。體重沒有差異。炎症指標沒有差異。血糖指標、血糖水平、肝功能測試,這些都沒有差異。因此從這個意義上來說,這是一項無效的研究。
但是他們進行了一項子分析,這一點要非常小心,因為子分析並不是主要結果,而是一種解析數據的方式。他們確實找到了一個具有統計學意義的發現,即如果將分析限制於肝臟脂肪指數低於27%的人,記住我之前說過,當你超過5%時,你就患有脂肪肝疾病,而他們的數據顯示,這些人的數值範圍從10%到40%。如果他們查看那些低於27%的人,在低劑量組中,肝臟脂肪顯著減少。
如果聽起來像我在操控事物,那我就是。我再說一遍。如果你將分析限制於肝臟脂肪指數低於27%的人,接受全劑量的人沒有差異。他們在試驗開始時平均為20%,結束時為19%,沒有統計學意義上的差異。安慰劑組在開始時和結束時都平均為20%。但單劑量的藥物從20%下降到15%,這具有統計學意義。這是否具有臨床意義尚不明確,這在這類研究中是一個相當一致的主題。絕不要將統計上的意義與臨床上的意義混淆。如果你的血壓是160/100,我給你一種藥使其降至157/97,這在研究中如果個體之間的差異小到足夠的程度,可能具有統計學意義,但卻沒有臨床意義。我並沒有改變你的生活進程。
所以再次說,這對我而言是人們指出的兩個主要發現之一,來說:“啊哈,這對脂肪肝疾病有些益處。”但再一次,當你閱讀我剛給你分析的細節時,我不認為任何人會看著那份資料說:“哦,我們剛剛找到解決Nathaldee的辦法。”
人們經常提到的第二項研究是在2021年或2022年。我相信這是華盛頓大學的一組研究,他們研究了NMN和葡萄糖處置。在這項研究中,他們問的問題是:“我們將分為兩組。你們要接受一段時間的安慰劑,或者要接受一段時間的NMN,然後我們將進行一種葡萄糖挑戰測試,在這個測試中,我們會查看在有無胰島素注入的情況下,你們如何處理葡萄糖。”
在安慰劑組中,你會查看安慰劑治療前後的情況。在沒有胰島素的情況下,葡萄糖處置是否存在差異?沒有。那在使用胰島素的情況下,你期待會看到更多的葡萄糖處置呢?沒有差異。但當你對NMN組進行這樣的測試時,在胰島素注入下,葡萄糖處置有了統計學上顯著的增加,但這個增加相對非常小。換句話說,臨床上幾乎沒有意義。為了弄清楚這有多不重要,我回去查了一些紅光數據,因為有一項有趣的研究用紅光照射人的背部,然後進行口服葡萄糖耐受測試。哦,是的,而且你實際上可以減少餐後血糖8%。這有意義嗎?不算真正的意義。我是說,在這個患者群體中不算,因為這些人都是前糖尿病,血糖非常高。所以這又是一個統計上具有意義但臨床上不具意義的例子。
在這項研究中也是如此,對吧?但我相信人們可能會指出這兩項研究,因為它們是在人體中進行的,你們有這一項,如果你仔細看、仔細分析、取一個分析的子集,在這一個測量中,我們看到了回應性的肝臟脂肪從20%降到15%,但這仍然是超出脂肪肝疾病閾值的3倍。在這項其他研究中,你看到的葡萄糖處置增長也非常微弱。但我的心中有一句話,安德魯,如果你不得不訴諸非常有趣的統計操控去尋找某些東西,那麼可能沒有什麼真的很有趣的東西在那裡。
對。對。我完全同意。我認為,現在這一點上,我開始懷疑我服用NMN或NR是否浪費錢。好吧,讓我告訴你這件事的一個積極方面。我服用NR的原因真的是因為這些抗炎報告、聲稱的效果。我只想稍微關注一下圍繞這個的整個商業之戰,因為我認為這是相關的。就我所知,目前FDA基本上已表示NMN不應作為補充劑販售,但它仍然被當作補充劑出售。因此,有一點忽略了FDA的要求。據我所知,NR被授權作為補充劑出售。對。它被一般認為是安全的,擁有FDA的“GRAS”標記,這意味著它不受監管。一般被認可為安全。對。因此,這意味著任何人都可以出售它。FDA不會進行監管。他們不會告訴你——他們不會給它蓋章,告訴你所出售的就是那個。他們也不會對其做出任何有別於某種類型的研究的聲明。
所以說實話,我覺得整個NMN和我們的辯論是無關緊要的。我認為這只是一次商業辯論。我認為這簡直就是在擺姿態,關於我如何劃出一個不同的市場。我不認為有科學理由偏向其中一種。
好的,你剛剛已經回答了我原本想問的問題,但我想問的問題因此變成,服用其中任一種對於延長壽命是否有任何好處?我找到了一個好處。我覺得這是一個真正的好處。還有幾個非常微不足道的好處,屬於那些透過資料挖掘而挑選的搞笑研究類別。因此,有些研究給人們服用NMN,並以多種不同的指標進行隨機測試。比如,這是否改變了LDL膽固醇、HDL膽固醇、甘油三酯?答案是,哦,看看,有小幅度下降,但在臨床上完全不顯著,儘管在統計上顯著,而且哦,它增加了你的六分鐘步行測試或其他什麼的。對於20歲的人來說,六分鐘步行測試或其他的並不相關。它對最大攝氧量沒有任何改變。對於任何有意義的表現指標也沒有改變。我找到的一個測試、研究實際上有看起來像是信號的東西。這是一項研究,觀察了皮膚癌的發病率,我不記得是NR還是NMN,但老實說,我認為這無關緊要,因為我認為它們基本上是等價的。只不過一個上面有一個磷酸根。據我的理解,你可能需要服用比NR多一點的NMN,或者可能要多很多,誰知道呢,才能得到相同的NAD增加。因此,這項研究發現基底細胞和鱗狀細胞癌的發病率降低了60%到80%之間。現在我沒有發現黑色素瘤的差異。因此,再次強調,你因為剛剛做了這方面的播客而知道的,黑色素瘤是會致命的皮膚癌,但這並不意味著鱗狀細胞和基底細胞癌就不成問題。它們可能會非常變形,可能需要非常積極的手術來解決。因此,如果確實有什麼東西能減少基底細胞和鱗狀細胞癌的風險,這可能是服用它的理由。我應該說,基底細胞和鱗狀細胞癌是非常非常常見的。它們非常常見,並且與陽光暴露有非常明顯的關聯,甚至黑色素瘤則更為複雜,並且有遺傳成分和其他因素存在。但鱗狀細胞和基底細胞癌與陽光暴露的關係是非常明確的。正如你所說,它們相當常見。因此,你知道,從個人來說,我希望這是一個我想看到重複的實驗。因為如果NR和/或NMN真的顯著減少鱗狀細胞和基底細胞癌的風險,我認為可以主張,如果你是一個面臨這些疾病風險的人,顯然我不是,對吧?我一生從未曬傷過。我是說,我不在戶外工作。因此,對我來說是不重要的,但有很多人因為他們的膚色使他們更易受到影響,或者他們的消遣活動或坦白說,他們的職業使他們更易受到影響。你知道,也許那裡確實有理由去這樣做。如果你真的能減少60%到80%的鱗狀細胞或基底細胞癌的風險,那將非常重要。順便說一句,我不知道這是否是真的,但你可能記得,在開始時我提到的,每當我們觀察身體中所有組織的NAD減少時,記得最大的減少出現在皮膚嗎?所以我心中有一部分在想,只有在皮膚癌中我們看到NR和NMN補充劑具有相當好的信號的原因,是否與皮膚癌有關,雖然它並不是黑色素瘤,而是我們真正希望看到的。我的意思是,如果這減少了黑色素瘤的風險,我會服用的,對吧?因為即使我膚色較深,我仍然容易受到黑色素瘤的影響。所以我只是在想,這可能是真的,真實且無關,但當我看到那份文獻時,第一個想法就是,嗯,我想知道這個特定組織中NAD的大幅減少是否解釋了為什麼可能會對其有益。如果有人反感感覺像是有一頭大象踩在胸口上而且他們要花750美元,亦即每週一次的NAD輸注。如果你看,人們可能會選擇這樣做,有可支配收入的人可以這樣做,慢慢輸入,不會感到噁心,以希望、希望、希望的心情增加NAD,期望這或許能延長你的生命。大多數考慮補充以增強NAD途徑的人會預設選擇服用NR或NMN。順便提一下,回到那群認為花1000美元做NAD輸注並在兩小時內滴注是一種好的時間安排的人的身上,你認為如果他們花那兩個小時鍛煉的話,他們的壽命會改善多少呢?明顯更多。有趣。而且更便宜,但是的。你還可以在第一個小時內進行重量訓練,然後享用一些食物。Lane Norton告訴我,有數據顯示鍛煉和特定的力量訓練提高了食物的獎勵特性,使食物變得更美味,而這是我們所都直觀經歷過的。因此,你花一小時鍛煉,第二小時吃東西。如果你每週有額外的兩小時選擇支付1000美元或700美元做NAD輸注,或是舉重一小時、散步半小時並聽你最喜愛的播客(比如Huberman Lab),然後再吃半小時的飯,我可以想到很多更好的花時間和金錢的方法。不過,讓我們不偏題。好吧,我將借用一些市場文本,但我相信這些數據。顯示。真的嗎?是的。是的,我相信。因為它們有引用文獻來支持,我們可以包括那些引用。
這些論點,我可以說並不是做某事或其他事情的關鍵論點,但我們已經確定NR和NMN非常相似,除了NR上有一個磷酸基團,而這個基團會被切除。所以你可能會有輕微的劑量問題,但最終,你給的是NR,NR可以自由進入細胞,並轉變成NAD。因此,這都是一個關於如何讓NAD上升的大遊戲。而且,我認為我們已經確定並且可以同意,當你服用外源性NAD或其前體NR時,至少在血液中,甚至可能在肝臟中,NAD會增加。對吧?好的。很好。那麼你已經說出我將要提到的數據了。因為我問過幾位幫助開發NR補充劑的人,問他們有什麼數據支持使用NR來增加NAD,他們說NR可以直接穿過細胞膜,而NMN則不能。好的。但你可以切除磷酸基團。確實如此。他們聲稱,NR比NMN在提高全血NAD水平方面「有效25%」,但我猜這與劑量有關。每毫克對每毫克。正確。所以你只是稍微調整毫克劑量,等等。完全不清楚的是,提升血液中NAD對於增加細胞內NAD的影響。我不知道。具體來說,像骨骼肌這種細胞,對吧?我認為根據喬希·拉賓諾維茨的研究,我也曾邀請喬希·拉賓諾維茨在播客上談論這個問題,我比信任任何市場推廣材料更信任喬希,因為他在這場鬥爭中沒有所謂的利益,他只是做好他的研究。喬希的研究顯示,基本上是NAD流動性的研究,已經證明,看看,肝臟可能是攝取最多的地方,除了血液之外。我們所知道的也就這些。至於這些東西有多少進入其他細胞,尚不清楚。所以我是說,其他的都是在泰坦尼克號上重新安排甲板椅子的事,對於這真的有多重要?我甚至認為討論NMN或NR哪個更具生物可利用性都不值得,因為對於你所說的,你可以調整劑量,我相信無論你是服用NR還是NMN,你都會有一些NR進入細胞,並轉化為NAD。但我們仍然不斷回到根本問題上,這重要嗎?增加細胞內NAD重要嗎,當系統是如此嚴格調控的?所以我認為你會看到許多試圖證明這一點的市場推廣材料。很好。我同意你可以做到這一點。但是重要嗎?在壽命方面重要嗎?目前的答案顯然是否定的。在健康壽命方面重要嗎?我想這正是我們正在討論的。有關長壽領域的東西總是如此棘手。人們對於可以做些什麼來延長壽命這個主意總是如此感興趣,他們不想成為對照組。所以他們願意投入大量金錢來實現這一點。嗯,我認為更大的一個問題是,你無法在人類中進行長壽實驗,我確定這些銷售這些產品的公司,同時,我誠實地說,我不關注這個領域。我不知道目前有多少這樣的公司。我可以提到兩個,因為五年前,也就是我真的深入這方面的時候,我知道哪兩家是主要的參與者。據我所知,今天也許有20家公司在銷售NR和NMN。在FDA這項裁定之前,大約有30到50家公司,這在其自身就是一個有趣的情況。發生的事情是補充劑NMN突然被FDA決定不再允許在櫃檯販售,因為對NMN展開了一項臨床試驗,這本質上將NMN視為臨床測試的藥物,因此無法再歸類為補充劑。這是我理解的理由。不過就像乙醯半胱氨酸一樣。這更多是遊說的努力,我認為這並不是一個科學的決策。我認為這更像是一個市場保護的遊說決定,從知識產權保護的角度來看。這之前對乙醯半胱氨酸(NAC)也發生過,這是一些人會服用的藥物,具有化痰作用。這實際上是一個很好的解除鼻塞的藥物。如果你有鼻塞,它可以增加谷胱甘肽,我的理解是這樣。相信有誰會檢查我這一點。它是減少還是增加谷胱甘肽?增加谷胱甘肽。我的理解是這樣。如果我理解錯了,會有人很快在評論中告訴我。據我了解,在歐洲,NAC甚至可能需要處方。而在美國,你仍然可以在櫃檯購買,但幾年前,FDA表示「不行,不能再銷售NAC」,並且有一股強大的遊說推動它繼續留在市場上,而你仍然可以在亞馬遜上購買。NMN和NR的情況基本上也是如此,儘管NR在是否應該作為補充劑出售的問題上從未受到質疑,因為據我所知,現在並沒有對NR的臨床試驗。對NMN有臨床試驗,這使它被歸類為實驗性藥物,因此FDA表示「不可以,不能將其作為補充劑銷售。」一些主要的公司在美國市場上將NMN撤下。許多小公司則觀望並繼續銷售,我在開始這集之前檢查過,你仍然可以在線上購買。但當然,今天我們說的很多內容都是「你為什麼要這樣做?」我們在今天的討論中並沒有提出強有力的論據來支持服用NMN。對。
再一次,我認為我可以根據數據提出的強有力論點可能是關於基底細胞和鱗狀細胞癌風險降低的問題,如果這些結果確實具有可重複性。再說一次,這將是正當理由。對於合適的人來說,這對我來說不是正當理由,但對其他人來說可能是。
但實際上,問題在於,如果你在銷售一種補充劑時,為什麼還需要進行實驗,因為銷售補充劑時並不需要做出任何聲明?如果這是一種藥物,你必須有適應症,不能在沒有嚴格試驗證明安全性和有效性的情況下銷售藥物。
我認為可以安全地說,NR 和 NMN 可能是安全的。關於 NR 可能增加癌症風險的觀點也有一些聲音。對的。在這個領域的專家,比如查理斯·布雷納(Charles Brenner),對這一點強烈反對,認為這些研究做得不夠好,這是我所記得的?我想這個評價可能是公正的。在整個領域中,我認為還沒有任何一項研究做得好,這是問題的一部分。這可能是太過嚴厲的陳述,但這絕對不是一個適合以藥物治療的嚴謹度的領域。
你提到查理斯·布雷納,我覺得查理斯做的不錯。他從事許多事情,不僅僅是這一項。對了,順便說一句,我沒有聽到查理斯出來說 NR 增加壽命。不。實際上,我不想引用他,但我認為他會爭辯說 Sertuins、NR 和 NMN 在邏輯上或實踐上不應與延長壽命的努力相聯繫,而是增強 NR 作為提高 NAD 用於抗炎以及我們討論的其他一些效果的手段存在一些有趣的正面效果。
對我而言,我對他的立場的理解也是,他堅定地同意我在這件事一開始所闡述的觀點,即 Sertuins、卡路里限制和 NR 之間沒有有意義的邏輯聯繫。這只是一種空殼遊戲。你是對的。我認為我認為與雷帕黴素有更好研究的部分原因在於,雷帕黴素並沒有商業利益,沒有人會因為銷售雷帕黴素而賺錢。因為它便宜。
其實並不便宜,但這是一種已經過期專利的藥物。哦,好吧。這是一種在 25 年前由 FDA 批准的藥物。因此,仿製藥的價格足夠便宜,所以沒有藥物。不敢相信,它們不是。這就是諷刺,這是仿製藥。因此,Rapamune 是最初在 1999 年獲批的品牌藥物。而今天,如果你去購買雷帕黴素,你將不會購買 Rapamune,而是可能會購買仿製的西羅莫司或雷帕黴素。然而,它的價格卻意外地昂貴。
現在,它不會非常昂貴,因為你不會服用很多,但每毫克約五美元。如果你每週服用八毫克,那就是每週 40 美元,這可能是我花在雷帕黴素上的費用。與此相比並不便宜,它比我吃的一些東西便宜,但不便宜。但重點是,沒有人對雷帕黴素有商業利益。這有點是個無關緊要的藥物。但興趣在於科學。而商業利益則存在於我們所謂的雷帕類藥物上,即一些被許多公司研究的雷帕黴素類似物,以尋找新的適應症。例如,免疫,免疫功能。
因此,歷史上,雷帕黴素被視為免疫抑制劑,因為這是它被批准給進行器官移植的病人的背景。但我認為瓊·馬內克(Joan Manek)和洛伊德·克利克斯坦(Lloyd Klickstein)在 2014 年發表的使用 Evarolimus 的論文中,對一組 65 歲的老年人進行隨機分配,開展安慰劑或不同劑量和劑量方案的 Evarolimus,發現對流感疫苗的免疫反應有所增強。對我而言,這是轉折點。這是雷帕黴素從 2009 年首次 ITP 的有趣性轉向到也許我們應該在 2014 年考慮服用它的時候。
因此,在 2009 年至 2014 年之間,我有點在看雷帕黴素的好奇心,並說:“哦,老鼠能見效是很酷的。但我認為人類永遠不應考慮這項研究,”那時我想,“等等,事情有點不同。如果你每天作為人類服用雷帕黴素,似乎會抑制你的免疫系統。但如果你像該研究中那樣每週只脈衝一次,它似乎會改善免疫功能,這再次意味著它是一種免疫調節劑。你可以提升或降低免疫系統。”
這是真正從該實驗中出現的假設。因此現在問題是,你能否設計出更針對 M4 複合體 1 的藥物,而雷帕黴素不是,但你可以通過間歇性給藥來解決這個問題?當然,還有是否有藥物在其他可在人體中測試的方面有效,而不僅限於壽命?因為顯然你不能在人類身上測試壽命。
對。50 歲,對吧?51。51。你似乎很有活力,但你很會照顧自己。你認為服用雷帕黴素有多大影響,已經服用了多少年?六年。對你的目前狀態或活力貢獻了多少?完全沒有想法。這是我問你對生物老化測試的信念或缺乏信念的機會。因為如果有人要嘗試這些東西,他們可能想評估他們的生物年齡是否改變。而且有好幾個這樣的測試可用。而且人們喜歡這些東西。非常喜歡。他們非常喜歡。我是說,誰不想看到自己 51 歲,但生物年齡卻是 37 歲呢?我前幾天剛做了一個運動測試。
這是一個非常高端的攝影系統,裡面有一百萬個攝像頭對著你,然後你要經歷整個過程。
你能跳多高?
你能扔多遠?
這真是太棒了。
然後它會給你一個運動年齡。
安德魯,我是22歲。
我相信。
我的意思是,我應該感覺很好。
你真的覺得我的運動水平像是一個22歲的人嗎?
你在開玩笑嗎?
我敢打賭,如果我明天再去做一次,我的年齡會變成31歲或什麼的。
這種測試裡面有這麼多無意義的東西。
你知道,這樣說也許有點道理,如果我做這個測試時的結果是22歲而不是92歲,我可以接受。
如果你拿150歲的人做運動測試,那些真的非常掙扎的人會顯得更老。
而那些表現得非常好的人則會顯得更年輕。
這很好。
我想這不錯。
我想對於一個51歲的人來說,我的運動表現還算不錯。
但我完全無法相信我今天能做到的事情在運動、力量和能力上,與我22歲的水平是相同的,而這正是測試的重點。
你做了很多跳躍,單腿跳,還有各種平衡測試等等。
我想我可以說,任何這種生物老化測試的金標準必須是以下這個問題。
什麼是預測剩餘壽命更好的指標?
生物年齡還是生物年齡?
這對我來說是最重要的標準。
那麼,從時間上來看,你多大了?
我六週後就49歲了。
所以我肯定你的聽眾不會喜歡聽這個,因為他們可能希望並相信你是不朽的。
但有些人可能想聽我將很快就會被淘汰。
但讓我們不妨把你的生命有限性視為一個既定事實。
僅基於你的實際年齡,一位精算師會得出你將活多久的相當不錯的預測。
我會爭辯說這是一個粗略的假設,因為它沒有考慮到你在新陳代謝上是健康的,還有你做的所有事情。
僅基於你是一個49歲的男性、不抽煙這三件事,如果我是一位精算師,會給我一個很好的預測你的壽命。
因為我不是精算師,我也不知道確切的數字。
但我猜現在預測的年限可能是再活37年。
好吧。
嗯,我之前買了我的生活周數的圖表。
是的。
事實上,我買了兩個,原因不是特別有趣。
但我一直在看那個圖表,菲爾。
雖然它不是你預言的那樣,但我把我的預估壽命設定為95歲。
很好。
這很好。
然後我在旁邊有小標記,記錄我感受到的活力來自於什麼,以及整體健康感,完全是主觀的,從零(完全疲憊,瀕臨死亡)到10(感覺最好)。
但你會多頻繁地做這個記錄呢?
好吧。
所以我所做的是從10到15,我感覺空白。
然後在我的20歲時,其實感覺還不錯,因為我通常工作80小時一週。
你可以問我的前實驗室技術員,我最近還在和馮雯交談。
我的意思是,我曾經工作到操勞過度,這樣不健康,80小時一週,偶爾100小時,有時70小時,然後又回到40小時,但工作量太多,缺乏睡眠,營養也不好,做的事情也不對,但基本上把我的20歲都奉獻給了實驗室。
我的30歲也是這樣。
所以我會說從40歲到45歲,我的活力比我的30歲更高。
然後現在,我大約每兩個月就會開始填寫那個線條。
這會根據壓力和生活中的正面事物進行調整。
我的目標是找出什麼樣的行為工具和其他我可以做或採取的措施,可以使活力、幸福感、內心平靜等所有結合在一起的健康水準盡可能地高,隨著我過渡到50、60、70和80歲。
我猜在我80和90歲的時候,為了保持一個相似的,或者希望的活力和幸福的水準,我將不得不做更多的事情。
問題是,我能做到嗎?
也許。
也許。
我可能會採取稍微不同的角度。
但讓我回到一個觀點上,然後我們再回到這個話題,這實際上非常有趣。
是的。
因為我認為那個圖表很棒。
我認為那個圖表比任何延長壽命的補充劑都更能給我們提供視覺上的了解,讓人知道他們在這個漫長旅程中的位置。
而我認為大腦並不太擅長於使我們認識到我們是會死亡的。
因為如果我們沉思這一點,就算是幾分鐘也會讓我們感到焦慮。
而我們非常擅長逃避這個現實。
是的。
嗯,正如你所說,考慮有限性是非常困難的。
所以我其實想談論這個,因為我覺得它非常有趣。
但我只想對精算觀點做一個補充。
所以就讓我們假設,你的預期壽命現在是40年。
因為你49歲,是男性,並且不抽煙。
所以我們相信,根據你的生物年齡,你的預測壽命應在35到40年之間。
就這樣?
這是我所有的內容?
是的。
你將活到,無論是88到91歲之類的。
我在隨便說。
但那樣,好吧。
我最好開始做一些事情了。
現在假設你去做了一個生物年齡測試。
好吧。
所以假設你做了。
假設它的結果是你25歲。
所以如果我面前有一位25歲的男性,不抽煙,他的預期壽命是多久呢?
那大約是60到65年。
那這意味著,安德魯,你根據你的生物時鐘顯示你是25歲,是否有60到65年更長的壽命?
你相信嗎?
不,不可能。
現在,這本來是一個容易測試的事情,不是在人體上,但可以用小鼠來做,對吧?有趣的是,就我所知,這個實驗還沒有進行。 所以一開始,當我看到人們談論他們的生物年齡時,你知道的,“好吧,我其實60歲,按年齡算,但我的生物年齡是35歲,”我的反應是,“老實說,有誰在乎呢?”像這樣,這是一件好事嗎?是的,可能是的。但如果你60歲,生物年齡是35歲、40歲或30歲,這在實質上、可測量上有意義嗎?我覺得我們對一個可能只需要方向上正確的東西施加了非常錯誤的精確度。其次,我們現在還不太理解那個測量中的生物噪音,對吧?所以我們測量的許多東西都是噪音很大的。如果我測量你的,我不知道,想想一些有很大生物噪音的東西。你的甘油三酯水平。除非我做一些非常重要的事情,把它標準化,即根據你上一次進食多久,否則你的甘油三酯是相當吵的。比如如果你現在問我我的甘油三酯指數是多少,我當然無從得知,因為我可能三個小時前吃過東西,而且我甚至不記得我吃了什麼,裡面有多少脂肪,多少碳水化合物,我真是完全不知道。所以你真正能夠取到的甘油三酯測量並賦予其任何意義的唯一方法是你禁食8到12小時,然後我們至少可以說,嘿,50毫克每分升的甘油三酯水平是極好的,或者120毫克每分升的甘油三酯水平是糟糕的。但如果你今天測量我的甘油三酯,意味著在這一刻是150,那可能是完全合理的,儘管在禁食水平下,我是50。因此我們知道,因為我們知道甘油三酯測量中到底包含了什麼。但當你看一個生物時鐘,考慮到你的葡萄糖水平、維生素D水平、這裡或那裡的表觀遺傳標記時,那些都是非常嘈雜的東西。所以我怎麼知道我現在在你身上測量的時候和一年前在你身上測量的時候,我捕捉到了你在完全相同的空間?我的意思是,我不知道。因此出於這個原因,我真的很難對此抱有任何期望。那這是否意味著未來我們不會在這方面發現一些好處?我認為我們可能會。我確實認為,在所有影響因素中,表觀遺傳的部分可能是最有趣的。但再次強調,大多數人不理解的一個不為人知的秘密是測量和測序表觀基因組是多麼困難,對吧?據我所知,目前參與這項工作的公司中,可能有錯誤的地方。上次我查看時,大約是一年前,沒有一家公司能正確地測序這些東西的表觀基因組。因此他們無法準確地說,他們給出的只是你甲基化的平均代表,但他們並不是按碱基對逐一測序這些東西,像我們測序基因組那樣。所以再次強調,這個系統中有如此多的噪音,我只是覺得這對人們來說真的是一種轉移注意力。你會避免在機場經過非傳統的掃描儀,也就是那種可能使用較高輻射水平的掃描儀嗎?不。你會考慮你搭乘的航班數量作為輻射來源嗎?不。讓我們把這一切都放在上下文中。因此,美國國家輻射委員會建議人類,或至少是美國人,每年應接觸少於50毫西弗的輻射。好吧,那個數字對某些人來說並沒有什麼意義。所以讓我給大家一個這意味著什麼的感覺。我們每個人會接收到多少毫西弗的輻射?因為我們都生活在海平面。因此,居住在海平面的環境輻射是每年一毫西弗。好吧,我們剛剛用了我們年分配的2%。如果你搬到科羅拉多州,現在你是一英里高,這會把你的年輻射從一毫西弗增加到兩毫西弗。好吧。如果你做了一次胸部CT掃描,CT血管造影,那麼這取決於你在哪裡做的。如果你在一個很好的地方用快速掃描儀和優秀的軟件做的話,可能每年三毫西弗。如果你在一個一般的地方做的話,每次掃描可能是10到15毫西弗,請原諒我。現在這裡有什麼非常有趣的地方。順便說一句,我對這個問題也非常感興趣,這就是多少輻射算太多。DEXA掃描,順便說一下,你甚至不能測量你獲得了多少毫西弗。所以DEXA掃描的輻射還少於一次跨國航班。因此它的輻射量非常非常非常低,低於X光或其他任何東西。我聽說在核電廠工作的人,我沒有查看原始數據,但我與經常這樣做的人交談過。因此我可能對此有些偏差,但據我所知,這些人的輻射暴露水準是那個水準的10倍,有時更高。所以他們並不是接觸50。可能每年接觸到像500毫西弗的輻射。然而有趣的是,他們沒有更高的癌症風險。我不確定該如何看待這一點。但這意味著我們也許不需要擔心像機場掃描儀和飛行這些事情。其實,即使你考慮到飛行員在兩極之間做的持續飛行,因為你在北極上飛行會接受更多的輻射。據我所知,沒有令人信服的數據顯示那些人也有更高的癌症風險。他們顯然就是在輻射方面接觸到的高端。所以我不相信這是我們應該擔心的事情。我認為你剛剛解除了許多人不必要的擔憂。
我想回到你之前提到的關於你在九十歲時需要做的事情與你現在正在做的事情。你說你認為在八十歲和九十歲時,你將需要更努力地保持目前的活力。對,握力、跳躍能力、認知功能。我是說,在我家族的一方,我有很好的長壽基因,另一方也不錯,雖然不那麼強健。如果我歷史性地看待這個,對,誰知道呢?但我感覺如果沒有被槍擊或癌症的話,我可以活到95歲。因此,我會說,是的,你在生命的最後十年中會需要努力來維持這些東西。但我認為,現在我們所做的工作為此鋪平了道路。這一生中這個時期的基礎性工作至關重要。我們兩人相差僅幾年,但我認為這是關鍵十年。我認為在五十歲到六十歲之間,及六十歲到七十歲之間,這是決定性的時期。五十歲到七十歲。五十歲到六十歲。對,五十歲到七十歲。那麼,這個我們剛剛進入的窗口有什麼特殊之處,而且為什麼這麼重要?我認為這很重要,因為我們正走到那個衰老開始顯現的時刻。我覺得如果我們兩個人都非常誠實,我們有點像是曾經的自己的一半。而這意味著,例如,睡眠不佳的夜晚影響更明顯,對吧?當你在實驗室工作的時候,你甚至可以在疲憊的時候穿越牆壁。對,短暫的午睡幾乎讓我完全重置。在那段時間,我感冒和流感更頻繁,因為我沒有好好照顧自己,但另一方面,我待在室內也更多,所以這是一個不完美的實驗。但你說得對。隨著我接近五十歲,我需要做更多。我需要更多的自我照顧。我需要更加留意自己吃什麼、睡什麼、如何從鍛煉中恢復,因為我們仍然進行高強度的鍛煉,但恢復在其中扮演了更重要的角色。換句話說,我們已經不如過去那麼有彈性了。你知道,我前幾天跟某人談論我的住院醫師訓練。當我這樣說時,我不認為我在誇張。我無法做到我在五年內所做的一個月的事情。我真的做不到。我不認為有任何可能,我無法再經歷那樣的睡眠剝奪一個月,更不用說五年了。所以,我認為這只是衰老的一個事實。但我們在這段時間所要做的是儘可能地建立生理儲備。因此,重要的是,我們必須保持在這個競賽當中,因為增長的複利影響是巨大的,對吧?所以,我們仍然足夠年輕,可以實際增加肌肉量。現在,這並不總是會發生的。在你七十歲中後期,增加肌肉量將會非常困難。這是可以做到的,但非常非常困難。因此,我們希望儘可能地增加肌肉量,並且增加或至少保持我們的力量,再次地,增加的可能性不高。我們隨著年齡增長並不會增加力量,對吧?安迪·加爾平已經講了很多這方面的內容。第二型肌纖維的萎縮,在你二十歲和三十歲時就會開始真正萎縮。所以,我知道我不再擁有曾經的力量,而我也知道這一點因為我的垂直跳躍力比青少年時期足足減少了一半。我的垂直跳躍力從來都不是很好。所以,這無關緊要。我的意思是,如果你知道自己在18、19、20歲時的垂直跳躍情況,然後今天去做,事實上是只有一半,而這就是力量測試中最純粹的指標之一。因此,隨著年齡的增長,力量會下降,力量下降的幅度不如預期大,但肌肉量是實際上沒有的,因為請記得這是失去的順序,對吧?你會失去力量、力量和肌肉的大小。但是,大小仍然很重要。這仍然是一個葡萄糖的貯存器,還有其他所有事情。但我們不想做的就是,對吧?我們不想做的就是受傷,然後遭逢一個很難恢復的挫折,因為,當你這個年紀時,如果你幾個月不活動,要恢復活躍狀態,活動和不活動的比率會是二比一或三比一。那麼,關於能量呢?抱歉打斷,但既然我們一直在談論分子和能量途徑,那麼能量呢?就那樣,早上起來後,假設一個不錯的晚上睡眠,七個半小時,醒來,差不多同一時間,你知道,大約6:37 AM,對於你我來說。那麼為什麼隨著年齡增長,我們的能量會變得更少?我們共同的好朋友,已故的本·巴里斯以前就問過這個。他曾經說,他稱我為安迪,他說:“安迪,為什麼我的能量這麼少?”我說:“我不知道。我不知道。這是一個很好的問題。”可惜的是,他死於胰腺癌。所以,也許還有其他事情發生,但根據我所知,那是在癌症之前。你知道,這是一個非常有趣的問題。為什麼我們的能量會減少?而且我不認為有人能夠回答這個問題。不。而且當你有孩子的時候,你會更加清楚地面對這一點。
因為其實,當我看著我的孩子們,特別是最小的幾個,七歲和十歲的男孩時,我最驚訝的事情之一就是我剛才形容的那種自發性的能量爆發,比如他們無法靜止不動的狀態,像是他們那種想要運動的渴望,當我們記得有一次我們在商場裡走,我們在商場裡走的時候,他們卻在我們前面全力奔跑,然後又跑回來,像是你我在商場裡走,然後我突然開始向前跑再跑回來。你可能隔天會覺得很痛,但我從來不會想到除非是在被追趕的情況下跑步,對吧?就像,是的,我的想法是,我們現在的生活很像我們的祖先的生活,假如我們不是以某種理由刻意地運動,比如健身、散步,為了散步而散步,那麼你根本不會想到無緣無故地去消耗能量。然而孩子們卻會這樣,真是太神奇了。而且,到了你成為青少年的時候,這種自發性的能量爆發會減少,像是從10歲到18歲,能量的自發性爆發會有顯著降低,更不用說現在的情況了。這是一個很好的問題,也許是NAD。我不知道。也許,雖然到目前為止我們一直在討論如何努力提高血液中的NAD水平,並希望在細胞中我不知道,我服用NMN和NR,感覺到一點能量的提升。但我不能說這是如此顯著,以至於我可以隨意地來回衝刺。再次說,我很難想像任何補充劑或藥物,包括Rapamycin,我覺得這是我們擁有的最有希望的抗衰老藥物,我根本無法想像這些東西能夠與良好的睡眠、好的鍛煉和良好的營養對你的能量水平和活力的影響相提並論。事實是,這三樣事情都很難做到,尤其是如果你是個成人的話。尤其是如果你有真實的生活,知道你有孩子,你有工作,這大概是聽我們節目的很多人的情況。幾乎沒有聽我們的人,生命唯一的目的就是照顧自己的健康。每個人都還有其他事情要做,這意味著你需要在如何照顧自己之間平衡利益。所以睡覺並不容易,對吧?我們都忙得不可開交。我們不想停下來進行夜間例行程序,讓自己進入合適的心理狀態,以便能夠入睡,做所有必要的事情,給自己八個小時在床上,希望能獲得七到七個半小時的睡眠。即使是像我這樣喜歡運動的人,我知道你也喜歡運動,但在時間上仍然是個犧牲。對於很多人來說,當然對我來說,飲食是這三者中最難的,對吧?如果隨我自己的意願,我會整天吃水果圈,我真的很喜歡水果圈。有趣的是,對我來說飲食部分反而是輕鬆的。我喜歡健康的食物。哦,我喜歡健康的食物。我就是喜歡所有的食物。好的。是的,我不喜歡不健康的食物。我已經戒掉它了。我其實從來不太喜歡。不過,每隔一段時間,我會很享受一片美味的披薩或冰淇淋,但我更喜歡肉、魚、雞、蛋、水果、蔬菜、米飯、燕麥片。我只是更喜歡這些食物,我想我就是這樣的怪人。但在運動和活力與長壽的關係上,我對於某些運動形式如何能讓我們獲得更多的能量感到興趣,特別是在同一天內,以及某些運動的形式甚至運動的時間往往會耗竭我們。因為我認為你對公眾的主要呼籲之一就是多運動,為了他們的健康壽命。但因為在健身房鍛煉或奔跑、行走所需的時間投資,我覺得有些人會想,這需要很多時間,但如果這能給你更多的能量和專注力去做其他事情,那就是太好了。所以這不僅僅是關於活得更長,更是關於能做更多的事情。我注意到,我沒有任何科學證據來支持這一點,但我希望有人能對此進行測試,如果我在早上9點之前完成鍛煉,即使我必須在有些疲憊的情況下開始,我整天會有更多的能量。但如果我在中午到下午的時候開始,那麼我在下午會感到很疲倦。就像我把所有的力量都投入到那次鍛煉中。所以這會讓我有點沮喪,因為我不是職業運動員,也不是業餘運動員。我鍛煉是為了增進健康壽命,但我想做能讓我在清醒時段中增添更多活力的運動。我認為應該有人研究這個。我堅信這與一天中體溫的變化以及運動所帶來的額外體溫變化有關。這是我的假設。你注意到這方面的季節變化嗎?你在一個季節中經歷得更多還是更少?我沒有想這麼多,但不太多,不太多。我想知道像我們的朋友Jocko Willink這樣的人能做這麼多的原因。他的體型真大,部分原因是他基本上在日夜節律的最低溫度階段後不久進行鍛煉,運用鍛煉來幫助他從那種狀態中走出來,獲得與醒來相關的體溫升高,但在他的情況下,他早上4:30開始鍛煉。所以這是人們可以嘗試的事情。
這是一個我認為討論得還不夠充分的主題:是的,你應該進行運動,做阻力訓練,做心肺訓練,但要玩弄這些訓練的時機,看看在特定的強度下,它如何影響你當天其餘時間的能量水平。我認為這是一個重要的指標,但我仍然很少見人去關注,因為我認為如果人們能夠體驗到以適當的強度、以適合他們的方式在正確的時間運動所帶來的能量增強,他們會更有可能去做這件事。這樣就不會感覺像是在花錢去買一些東西,這些肯定會讓你活得更久,但卻讓你感到疲憊,無法進行認知工作。
有一件相當令人印象深刻的事情,就是據我所知,斯坦福醫學院高層管理的最後三位,我們姑且稱之為,主要的支柱都是凌晨五點的跑步者。清晨運動是有其特殊之處的。我的好朋友艾迪·張(Eddie Chang),他是加州大學舊金山分校神經外科的主任,他曾上過這個播客,我們認識自七歲以來,他也是凌晨早起運動的人,結果他整天都有充沛的精力。那麼,反向因果關係呢?你認為他們擁有一整套高能量的系統,這讓喬科(Jocko)成為他,或是讓這些人成為他們自己,而由此他們能夠在凌晨五點運動嗎?我不懷疑這一點。我只注意到了在我生命中幾次自我勉勵去很早開始運動的經歷,我整天都會有更多的能量。有時候我仍然需要小憩,但與十點的運動效果相比這種效果相當顯著。因此,我開始設定在早上九點之前完成運動的標準。總之,這是人們可以探索的事情,因為在你的清醒時光中擁有更多能量,雖然可能不是活得更久,但在產出方面肯定能有更多能量,我認為這是一個重要且被低估的參數。
好了,讓我們迅速回到補充劑的話題。關於NR、NMN和NAD,我們似乎正在達成一個共識,那就是你不必服用它們。正確。我確實有服用NR和NMN,但我應該說並不十分堅持。如果我用完了,可能會有一段時間不會再買。而對我來說,唯一的觀察效果是頭髮快速生長,坦白說,這是個麻煩,因為這意味著我必須更頻繁地剪頭髮。我並不是想讓我的頭髮長得更快,但好吧。那麼,還有哪些其他的補充劑,如果有的話,你會服用這些和這個途徑無關或是與這個途徑分開的?雷帕黴素(rapamycin)是處方藥,是吧?所以有沒有什麼非處方藥的東西你會服用並會將其歸入壽命的範疇?也許它們對健康管理也有一些影響。我很高興列出我所做的,但你至少會將哪些列為前五名呢?嗯,我不服用那麼多,所以前五名會是一個相當全面的列表。我認為我服用的其他補充劑包括EPA和DHA,無論是液體或膠囊,肯定是膠囊。不是因為我對膠囊有偏好,只是這樣能提高我的依從性。如果我服用過液體,我發現由於需要冰箱保存,這實際上多了一步讓我不容易記得每天服用兩次。我吃theracumin,並且對於MCI患者有一些合理的證據顯示theracumin能改善認知功能。所以,我認為theracumin可能保護認知功能的假設的下行風險相對較低。再說一遍,我不會將其歸入需要強烈支持的範疇,我只認為是合理的證據。我確實在服用維生素D,因為有趣的是,儘管我每天都在戶外,沒有補充維生素D,我的水平卻意外地低。你服用多少?我服用5000IU,這將我從大約30的水平提升到大約50的水平。關於維生素D應該有多高的水平有很多辯論。這是一個完全獨立的播客,我們可以在十年內浪費時間討論這個問題。想想看,除了這些我還吃什麼?我還會服用甲基葉酸(methylfolate)和甲基B12,這裡的理由是我確實認為高同型半胱氨酸水平本身就是不好的。所以無法否認高同型半胱氨酸水平與壞事之間的關聯,這是毫無疑問的,意思是壞事和同型半胱氨酸之間存在關聯。至於這是否是因果關係,則不太明確。現在,你確實可以指出一個機制,雖然再次強調,機制就是它們是什麼。我們剛剛花了多少個小時討論那些理論上有意義但最後卻不奏效的機制,但在機制上,同型半胱氨酸會抑制一種名為對稱和不對稱二甲基精氨酸的物質的清除。你聽說過這些東西嗎?SDMA和ADMA,所以ADMA和SDMA會調節一氧化氮合成酶,而同型半胱氨酸會妨礙它們的清除,因此,當你擁有高水平的同型半胱氨酸時,最終會導致一氧化氮合成酶受到抑制,因此一氧化氮降低。因此,這被提出作為至少一種機制,這是同型半胱氨酸可能對血管疾病產生負面影響的途徑。我們也知道,ADMA和SDMA是由腎臟清除的,因此,這也是提出的,以解釋腎功能減退如何影響血管健康的機制,因為這是一個已知的事實:如果你的腎臟工作不良,你的冠心病風險會大幅上升。這現在被提出為同型半胱氨酸和腎功能減退之間的關聯。
我們知道,如果你服用甲基葉酸和甲基維生素B12,你會降低同型半胱氨酸。這一點非常明確。因此,這樣推測可能會降低ADMA和SDMA,並提高一氧化氮合成酶。同樣,這是一種相對低成本、低風險的保健品,適當劑量服用是可以的。可能有一些證據顯示,過量補充維生素B可能會造成問題,特別是B6,因為它會造成周邊神經損傷。正是如此。因此,我不補充B6,我只是服用少量的葉酸和甲基維生素B12。讓我想想我還在服用什麼,因為我確實還有其他一些補充品。哦,我服用氯化鎂,還有助眠的印度冬蟲夏草。我服用的慢釋放鎂叫做慢鎂,這是一種氯化鎂的慢釋放版本,而且我還服用的甲基,抱歉,我服用的是氧化鎂。所以我有三種形式的鎂。我對鎂非常看重。非常好,這對腸道功能很有益。我想,我的生活中已經好多年沒有過痙攣了。儘管我在像德克薩斯州奧斯汀這樣的熱地方運動,汗流浹背,但我真的好久沒有痙攣過。不管你是否把這算作補充品,我都會服用電解質,這些是叫做Element的品牌,還要披露一下,我是這家公司的投資者。因此,我每天喝一包Element。我每天服用五克的肌酸單水合物。我幾乎每天早上都服用AG,哦,我還服用Pendulum這種益生菌。了解了。是的。據我所知,還沒有其他益生菌可以對身體產生像Pendulum這樣的顯著效果,對吧?因為如果你相信你的腸道所需的益生菌需要有厭氧細菌,那麼給你厭氧細菌就沒有價值。所以你必須有一些厭氧的東西。因此,Acromancia通過GLP-1丁酸代謝途徑發揮作用,是厭氧的。Pendulum是唯一可以製造它的公司。我和這家公司沒有任何關聯。我認為你應該邀請這家公司的首席執行官來上你的節目。她是一位真正的科學家,而且她非常出色。關於他們如何開發這種產品的故事非常有趣,實際上製造厭氧細菌是多麼困難。因此,這是一家有點奇怪的公司,因為它是一家補充品公司,但他們必須基本遵循製藥GMP條件來製造它,因為需要使用氮氣來填充使能夠製造厭氧細菌的厭氧槽。因此,無論如何,我服用他們的三種產品。我服用一種叫做葡萄糖控制的產品。我服用多酚,我還服用Acromancia,我想這就是我的清單。好的。我會儘快過我的清單。我可能會漏掉一兩樣東西,也許我們會把清單放在網上並填入任何空白。我確實服用AG-1,你知道,自2012年以來我一直在做的廣告讀取。這是真的。我每天服用一到兩份,如果我在旅途中,則三份。我通常在早上或晚上第一件事就會這麼做。對我來說,這真的和彌補我飲食中可能缺乏的維生素礦物質有關,還有整個適應原的概念和多酚。我對Pendulum非常感興趣,因為我服用AG-1的部分原因是為了腸道健康。我認為排便的頻率更符合我的期待。我知道聽起來有點奇怪,但當你的腸道運動正常時,你會感覺更好。我覺得它調整了我的腸道運動,不會太快也不會太慢。所以這是最重要的。我服用高品質的魚油,要麼是AG生產的,要麼是Carlson’s的液態版本,帶有檸檬味的,我確保每天獲得超過一克的EPA。因此,這通常是一湯匙,有時兩湯匙。我確保我攝入足夠的D3,通常是通過滴劑,每天大約5,000 IU,有時3,000,有時7,000,我會在這之間變換,我會檢測我的血液水平。我還服用甲基維生素B12,還有Tonga Ali,所以我在早上的早些時候服用一顆。這降低了我的性激素結合球蛋白,釋放更多的睪酮。這就是我喜歡它的原因。我早上也會服用幾顆綠茶膠囊。我喝Yorba Mate。這更有刺激效果,我還服用NMN粉末形式,有時也會服用NR。而且,如果我用完了這些,往往會很長一段時間不服用。我用Element作為電解質,所以人們可能會注意到這一切都挺基本的。我每天服用10克的肌酸單水合物。有時忘了服用,這就是我為什麼服用10克的原因。有時候我會漏掉一天。而且我確實感受到在健身房裡的影響,因為肌肉中的水分增加。但有很多關於肌酸單水合物的數據,無論是用於維持或抵消與睡眠不足、年齡、海拔和其他一些因素相關的認知功能障礙。在幾個月內,我曾經嘗試過,比如說,尼古丁口香糖。我停止了這種做法。首先,我曾經在咀嚼時滴食物,結果我在Lex Friedman的整集播客中舉重,直到事後才意識到。因此,我停止服用,也是因為它會在我不咀嚼的時候給我一種癲癇和咳嗽的感覺。然後我覺得我需要咀嚼,對我來說有點過於刺激。在睡前,我服用 magnesium 3 & 8。我對鎂非常看好。Apigenin 50毫克,這基本上是洋甘菊提取物,還有茶氨酸。偶爾,我也會服用900毫克肌醇,或者代替地,混合著這些來服用。然後我使用高品質的乳清蛋白作為蛋白質替代品,我也試過各種不同的東西,例如chelogy,偶爾會感覺到它有效,但隨後又會長時間停止服用。
我有很少的事物可以長期堅持,基本上我剛才描述的就是那些。如果有人設計一種能提供全天候能量的補充品,而不是咖啡因,我可能會考慮這個,但我會以馬黛茶和咖啡的形式攝取咖啡因。我曾嘗試過咖啡因片,攝取50毫克的咖啡因。提到這點僅僅是因為它與通過液體形式攝取咖啡因有著明顯不同的感受。感覺更強烈,我不知道為什麼。事實上,有一位非常知名的播客主持人,她喝薄荷茶,並服用咖啡因片,這樣既可以喝薄荷茶,聽起來非常舒適和輕鬆,但也能獲得興奮的效果。所以,總之,大概就是這樣。然後我做很多事情,正如我所知道的,你也這樣做,主要基於你對於進行自己的雙心肺運動、帶著重量背心的步行和健行的建議,每週三次的阻力訓練,每週三次的心血管訓練,一次長、一個中等、一個短的訓練。我還試著每週進一次桑拿和冷水浴,嗯,就這樣。 我認為有很多其他補充品是非常有趣的,如果有人想玩玩,比如600毫克的AlphaGPC或900毫克的AlphaGPC,並在鍛煉前喝雙份濃縮咖啡。你會感覺不同。這是一種興奮劑,但我不太喜歡過於頻繁地這樣做,因為這會增加TMAO的水平,然後你必須攝取600毫克的大蒜來抵消那一增幅,而你會開始感覺到。如果我們相信TMAO有影響力,對吧。如果你相信TMAO有影響。我不信。好吧,太好了,或許我可以跳過大蒜。所以這些東西。我更喜歡單純吃大蒜。這樣的東西還是有很多,有趣的可以作為運動前的補充品,但對,我的核心補充品方案就是這樣,這是我至少堅持了10年,對於AG來說,更是如此。所以我應該說,因為任何有關補充品的討論,我認為會讓人們格外關注好吧,這像是一個銷售推銷或者什麼的。我想要清楚表達。你選擇做的事與不做的事將對你的健康壽命和生命週期產生更大的影響。那是行為方面的事情,特別是睡眠、運動、營養、陽光等,而不是你將要服用的任何一種補充品。所以我確實從合適的角度看待補充品,也就是說,它們確實是補充品。它們並不是必要的。它們中的許多僅僅足以作為一種保險政策,或者以某種方式增強心理和身體健康,甚至可能延長壽命,這樣的值是值得的,鑑於我希望投入到補充品中的可支配收入。但我不認為你需要它們。是的,我會在這個聲明上更極端一些。我們今天在這個播客上討論的所有內容,無論是NR、NAD、NMN、Theracumen、鎂,這個補充品,那個補充品,所有這些,雖然可能會有影響,但我會將它們歸入這樣的類別:泰坦尼克號上是供應龍蝦還是牛排?我更喜歡牛排多於龍蝦。這是相對的討論。運動、睡眠、營養、情緒健康是泰坦尼克號航向什麼的問題。所以,我只是想讓人們理解我們所談論的事物的重大性。你的飲食、睡眠、訓練以及如何照顧自己的心理健康,等於泰坦尼克號相對於冰山的航行方向。所有我們剛才談到的補充品問題就等同於他們是供應龍蝦還是供應牛排,樂隊在演奏這首歌還是那首歌?我不是說這些事情不重要,但只是要把它們置於泰坦尼克號航行方向的背景下。好的,所以我完全同意你。運動、睡眠、營養和情緒健康,沒有特定的順序。彼得和我完全同意。這是四個關鍵因素。在結束之前,N-R-N-M-N-N-A-D,以及N-A-D尤其如何看待?在延長我們生命的補充或注入的角度上,我的回答是否定的。是的,我也會這麼說。我不記得誰說過這句話,但有人,也許是納西姆·塔勒布說過:“別告訴我你認為什麼。告訴我你的投資組合裡有什麼。”這意味著那些對這隻股票或那隻股票發表高論的人。假設是他說的,他會說:“好吧,我不在乎你告訴我的事情。告訴我你擁有什麼。那將顯示出你的信心。”所以從這個角度來看,看看,我會展示我對運動的信心。我會展示我做什麼。我會展示我對睡眠的信心。這就是我的做法。我會展示我對其他所有事情的信心。我是說,我不服用這些補充品,這是肯定的。我不服用它們,因為我無法承擔它們的費用。並不是因為我承擔不起它們。也不是因為服用它們對我來說帶來了不便。我強烈地不相信它們對我有任何作用。那我幹嘛要浪費時間、金錢或任何東西在我真的不相信有任何意義的事情上?我總是樂於被證明是錯的。而且我非常高興地說,兩年後,五年後,我們可能會再次進行這個過程。在新訊息的出現下,也許我不在服用雷帕黴素,也許我正在大口喝NR和NMN,有可能的。我將保留在新資料出現的情況下,改變我想法的權利。但就目前而言,我不服用這些補充品,並且在信息改變之前,我不會有可預見的計劃去這樣做。太好了。謝謝你清楚的立場,以及在新數據出現時願意改變的態度。
彼得,很高興再次與你坐下來討論科學,談談健康,這次則討論我們不會服用的補充品,另外還有我們會服用的那些。我們希望不久的將來能再次進行這樣的對話。奧斯汀,我會非常期待的。謝謝你,彼得。謝謝你,朋友。感謝你今天加入我與彼得·阿提亞博士的討論。如果你從這個播客中獲得了啟發或享受這個播客,請訂閱我們的YouTube頻道。此外,請在Spotify和Apple上訂閱這個播客。這是一種零成本的絕佳方式來支持我們。此外,你還可以在Spotify或Apple上給我們留下最高五顆星的評價。請檢查今天節目開始時提到及其中的贊助商。這是支持這個播客的最佳方式。如果你對我有問題或有關於播客、話題或嘉賓的評論,希望我能考慮在Huberman Lab播客中討論,請將它們放在YouTube的評論區。我會閱讀所有的評論。如果你還沒有在社交媒體上關注我,我在所有社交媒體平台上的名稱是Huberman Lab。這包括Instagram、前身為Twitter的X、Threads、LinkedIn和Facebook。在這些平台上,我討論科學及與科學相關的工具,其中一些與Huberman Lab播客的內容重疊,有些則與Huberman Lab播客的內容不同。所以,再次提醒你,在所有社交媒體平台上都是Huberman Lab。如果你還沒有訂閱我們的神經網絡通訊,這是一份零成本的每月通訊,內容包括我們所稱的協議,形式為一至三頁的PDF,涵蓋從神經可塑性與學習到優化你的睡眠、改善多巴胺調節,以及包括抵抗訓練和心血管訓練的基礎健身協議的詳細資訊,包括組數和次數。所有這些都完全免費。你只需前往hubermanlab.com,點擊菜單標籤,找到通訊,然後提供你的電子郵件。我應該指出,我們不會與任何人分享你的電子郵件。再次感謝你今天與我一起討論有關NAD和長壽的主題,與彼得·阿提亞博士進行的討論。最後但同樣重要的是,感謝你對科學的興趣。 (快樂音樂) (快樂音樂)

In this episode, my guest is Dr. Peter Attia, M.D., a Stanford and Johns Hopkins School of Medicine-trained physician expert in improving human healthspan and lifespan. Dr. Attia is also the host of The Drive podcast and author of the best-selling book Outlive

We discuss the NAD pathway in human cells and its possible links to aging and health. We evaluate how supplementation can augment molecules in the NAD pathway; we compare NAD, NMN, and NR, different routes of administration, their safety, and bioavailability. Then, we discuss the broader research and clinical literature on longevity to decide if supplementation with NAD, NR, NMN, rapamycin, or resveratrol can indeed extend lifespan. 

Finally, we each describe our supplement regimens and compare the role of supplementation to behaviors such as sleep, nutrition, and exercise for longevity. We also discuss whether tests of biological age are true indicators of aging and whether normal radiation levels increase cancer risk. 

Listeners of this episode will learn if supplements purported to improve lifespan show any efficacy and the behaviors and other factors that can prevent disease and extend lifespan.

Access the full show notes for this episode at hubermanlab.com.

Thank you to our sponsors

AG1: https://drinkag1.com/huberman

LMNT: https://drinklmnt.com/huberman

Levels: https://levels.link/huberman

Eight Sleep: https://eightsleep.com/huberman

Timestamps

00:00:00 Dr. Peter Attia, NAD Pathway

00:02:31 Sponsors: LMNT, Levels & Eight Sleep

00:06:38 Categories of Longevity Approaches

00:17:22 Peter’s Supplements; Rapamycin & Research Data

00:25:01 NAD Pathway: Energy & DNA Repair; Knock-Out & Knock-In, Klotho

00:30:35 Sponsor: AG1

00:32:25 Yeast, Sirtuins, Caloric Restriction & Lifespan

00:38:56 Sirtuins, Transgenic Mice, Gender & Lifespan

00:43:42 DNA Repair, Sirtuins, Cancer; Resveratrol

00:53:31 Perform with Dr. Andy Galpin Podcast

00:54:18 NAD & NADH, Reactive Oxygen Species (ROS), Mitochondrial Health

01:02:17 NAD vs NR vs NMN Supplementation; IV & Oral Routes

01:11:33 NR vs. NMN, Doses, Side Effects; Interventions Testing Program

01:17:43 Fatty Liver Disease & NR; NMN & Glucose; Clinical Significance

01:25:17 Safety & FDA, NMN & NR Supplementation; Skin Cancer Benefits

01:30:38 Longevity, NR & NMN Supplementation, Inflammation

01:41:00 Rapamycin & Immune Function

01:44:37 Biological Aging Tests, Chronologic & Biologic Age; Vigor 

01:55:24 Radiation & Cancer Risk

01:58:12 Tool: Self-Care in 50s-70s & Aging; Energy Decline

02:07:12 Tool: Exercise Timing & Energy Levels

02:11:22 Peter’s Supplements

02:18:46 Andrew’s Supplements

02:24:34 Tool: Supplement Use vs. Critical Behaviors; Titanic Analogy 

02:26:52 NAD Pathway Supplementation for Longevity?

02:28:52 Zero-Cost Support, YouTube, Spotify & Apple Follow & Reviews, YouTube Feedback, Social Media, Neural Network Newsletter

Disclaimer

Leave a Comment