AI transcript
0:00:04 where we revisit past episodes
0:00:07 for the most potent and actionable science-based tools
0:00:10 for mental health, physical health, and performance.
0:00:12 I’m Andrew Huberman,
0:00:15 and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology
0:00:17 at Stanford School of Medicine.
0:00:20 Today, we are going to talk all about healthy
0:00:21 and disordered eating.
0:00:23 And indeed, we are going to talk about
0:00:24 clinical eating disorders,
0:00:29 such as anorexia, bulimia, and binge eating disorder,
0:00:32 as well as some other related eating disorders.
0:00:34 However, before we get into this material,
0:00:38 I want to emphasize that today’s discussion will include
0:00:41 what it is to have a healthy relationship with food.
0:00:44 We are going to talk about metabolism.
0:00:46 We are going to talk about how eating frequency
0:00:51 and what one eats influences things like appetite and satiety,
0:00:54 as well as whether or not we have
0:00:57 a healthy psychological relationship to food
0:01:00 and our body weight and so-called body composition,
0:01:04 the ratio of muscle to fat to bone, et cetera.
0:01:07 So as we march into this conversation,
0:01:09 I’d like to share with you some interesting
0:01:11 and what I believe are important findings
0:01:15 in the realm of nutrition and human behavior.
0:01:18 I know these days, many people are excited about
0:01:21 or curious about so-called intermittent fasting.
0:01:24 Intermittent fasting is, as the name implies,
0:01:28 simply restricting one’s feeding behavior, eating,
0:01:31 to a particular phase of the 24-hour
0:01:33 or so-called circadian cycle.
0:01:37 Other forms of intermittent fasting involve not eating
0:01:40 for extended periods of time, for entire days,
0:01:43 or some people will extend to two days or three days.
0:01:46 Typically, and hopefully, they will drink water
0:01:50 during those times, sometimes referred to as water fasting,
0:01:52 which means that they are ingesting fluids,
0:01:55 and hopefully they are ingesting electrolytes,
0:01:57 such as salt, potassium, and magnesium as well,
0:02:02 because while one can survive for some period of time
0:02:04 without ingesting calories,
0:02:06 it is extremely important to continue
0:02:10 to ingest plenty of fluids and electrolytes.
0:02:12 And the reason for that is that the neurons
0:02:14 of your brain and body that control your movements,
0:02:18 your thoughts, clarity of thinking in general, et cetera,
0:02:22 is critically dependent on the presence of adequate levels
0:02:26 of sodium, potassium, and magnesium, the electrolytes.
0:02:28 And that’s because neurons can only be electrically active
0:02:31 by way of movement of particular ions,
0:02:34 which include things like sodium, potassium, and magnesium.
0:02:37 So without those, you can’t think, you can’t function,
0:02:39 and it actually can be quite dangerous.
0:02:42 So why all the excitement about intermittent fasting?
0:02:45 Well, a lot of the excitement relates to work
0:02:47 that was done by a former colleague of mine
0:02:50 down at the Salk Institute for Biological Studies
0:02:51 in San Diego named Sachin Panda.
0:02:55 Sachin’s lab identified some very important
0:02:57 and impactful health benefits
0:03:00 of restricting one’s feeding window
0:03:02 to particular times within the 24-hour cycle,
0:03:07 or even to having extended fasts that go for a day
0:03:08 or two days or maybe even three days.
0:03:13 What they saw was an improvement in liver enzymes,
0:03:15 an improvement in insulin sensitivity,
0:03:17 which is something that is good.
0:03:20 It means that you can utilize the calories
0:03:23 and the blood sugar that you happen to have.
0:03:25 Being insulin insensitive is not good
0:03:28 and is actually a form of diabetes.
0:03:33 What Sachin’s lab and subsequently other labs showed
0:03:35 was that restricting one’s feeding window
0:03:39 to anywhere from four to eight or even 12 hours
0:03:42 during each 24-hour cycle was beneficial in mice.
0:03:45 And some studies in humans have also shown
0:03:47 that it can be beneficial for various health parameters.
0:03:51 However, the excitement about intermittent fasting
0:03:56 seems to be related to the foundational truth
0:03:59 about metabolism and weight loss
0:04:01 and weight maintenance and weight gain,
0:04:04 which is that regardless of whether or not
0:04:05 you intermittent fast
0:04:08 or whether or not you eat small meals all day long
0:04:10 or you eat one meal in the evening
0:04:11 and snack up until then,
0:04:15 it really doesn’t matter in the sense
0:04:19 that the calories that you ingest from whatever source
0:04:23 are going to be filtered through the calories
0:04:26 that you burn by way of exercise,
0:04:27 basal metabolic rate,
0:04:29 which is just the calories that you happen to burn,
0:04:32 just being alive and thinking and breathing
0:04:33 and your heart beating, et cetera.
0:04:38 And the reason why many people prefer intermittent fasting
0:04:41 to other forms of, let’s just call it what it is,
0:04:43 diet or nutritional framework,
0:04:47 is that many people find it easier to not eat
0:04:50 than to limit their portion size.
0:04:53 And here I’m not talking necessarily about eating disorders,
0:04:54 I’m talking about the general population.
0:04:56 So why are we talking about this?
0:04:59 And in particular, why are we talking about this
0:05:01 during an episode that includes a discussion
0:05:02 about eating disorders?
0:05:07 The reason is nobody, not the government,
0:05:09 no nutritionists, no individual,
0:05:13 no matter how knowledgeable they are about food
0:05:14 and nutrition and food intake,
0:05:19 can define the best plan for eating for any one individual.
0:05:21 I’m going to repeat that.
0:05:25 Nobody knows what truly healthy eating is.
0:05:27 We only know the measurements we can take,
0:05:31 liver enzymes, blood lipid profiles, body weight,
0:05:34 athletic performance, mental performance,
0:05:36 whether or not you’re cranky all day,
0:05:37 whether or not you’re feeling relaxed.
0:05:39 Nobody knows how to define these.
0:05:43 And these have strong cultural and familial
0:05:46 and socio-societal influence.
0:05:50 So if you hang out with people that intermittent fast all day,
0:05:51 that will seem normal.
0:05:52 If you spend time with people
0:05:54 that have never heard of intermittent fasting,
0:05:57 intermittent fasting is going to seem very abnormal.
0:05:59 Now, we are going to talk about eating disorders
0:06:01 that really fall into the category
0:06:04 of clinically diagnosable eating disorders
0:06:07 for which there’s actually serious health hazards
0:06:09 and even the serious risk of death.
0:06:12 There are clear criteria in the psychiatric
0:06:13 and psychological communities
0:06:17 to define things like anorexia, bulimia,
0:06:18 binge eating disorder,
0:06:19 all of which we will talk about.
0:06:21 But as we have that discussion,
0:06:24 I want to emphasize that self-diagnosis
0:06:28 can be both a terrific but also a very precarious thing.
0:06:30 There’s always a temptation
0:06:33 as one learns about the symptomology of a given disorder,
0:06:35 doesn’t really matter what the disorder is,
0:06:37 to ask the question,
0:06:38 well, do I have that?
0:06:40 Does so-and-so that I know have that?
0:06:42 It’s tempting to diagnose them and or ourselves
0:06:45 as either having or not having a particular disorder.
0:06:50 However, diagnoses really need to be carried out
0:06:53 by people who are trained in that particular field
0:06:54 and that have deep expertise
0:06:56 in recognizing the symptomology,
0:06:59 including some of the more subtle symptomology
0:07:00 of eating disorders.
0:07:03 So if any of the symptoms resonate with you
0:07:06 by way of you thinking
0:07:07 that you have this particular disorder
0:07:09 or someone that you know has a disorder,
0:07:11 I would take that seriously,
0:07:13 but I would take that information
0:07:15 to a qualified healthcare professional
0:07:18 that could diagnose or rule out
0:07:19 any of these possible disorders.
0:07:21 I’d like to take a quick break
0:07:23 and acknowledge one of our sponsors, Element.
0:07:25 Element is an electrolyte drink
0:07:27 that has everything you need and nothing you don’t.
0:07:28 That means the electrolytes,
0:07:30 sodium, magnesium, and potassium
0:07:32 in the correct amounts, but no sugar.
0:07:33 Proper hydration is critical
0:07:35 for optimal brain and body function.
0:07:37 Even a slight degree of dehydration
0:07:40 can diminish cognitive and physical performance.
0:07:41 It’s also important
0:07:42 that you get adequate electrolytes.
0:07:45 The electrolytes, sodium, magnesium, and potassium
0:07:46 are vital for functioning
0:07:48 of all the cells in your body,
0:07:50 especially your neurons or your nerve cells.
0:07:52 Drinking Element dissolved in water
0:07:53 makes it very easy to ensure
0:07:55 that you’re getting adequate hydration
0:07:56 and adequate electrolytes.
0:07:58 To make sure that I’m getting proper amounts
0:08:00 of hydration and electrolytes,
0:08:01 I dissolve one packet of Element
0:08:03 in about 16 to 32 ounces of water
0:08:05 when I first wake up in the morning
0:08:06 and I drink that basically
0:08:07 first thing in the morning.
0:08:09 I’ll also drink Element dissolved in water
0:08:11 during any kind of physical exercise
0:08:11 that I’m doing,
0:08:13 especially on hot days
0:08:14 when I’m sweating a lot
0:08:15 and losing water and electrolytes.
0:08:18 Element has a bunch of great tasting flavors.
0:08:19 I love the raspberry.
0:08:20 I love the citrus flavor.
0:08:22 Right now, Element has a limited edition
0:08:23 lemonade flavor
0:08:25 that is absolutely delicious.
0:08:26 I hate to say that I love one
0:08:27 more than all the others,
0:08:29 but this lemonade flavor
0:08:29 is right up there
0:08:30 with my favorite other one,
0:08:32 which is raspberry or watermelon.
0:08:34 Again, I can’t pick just one flavor.
0:08:34 I love them all.
0:08:36 If you’d like to try Element,
0:08:39 you can go to drink element.com slash Huberman,
0:08:42 spelled drink L-M-N-T dot com slash Huberman
0:08:44 to claim a free Element sample pack
0:08:46 with a purchase of any Element drink mix.
0:08:49 Again, that’s drink element.com slash Huberman
0:08:51 to claim a free sample pack.
0:08:53 So what is an eating disorder?
0:08:56 Well, we have to take a step back
0:08:58 and confess to the fact
0:09:00 that every society, every culture,
0:09:01 every family,
0:09:02 and every individual
0:09:04 has a different relationship to food.
0:09:06 Eating disorders, however,
0:09:08 have particular criteria
0:09:10 that allow us to define them
0:09:13 and to think about different modes of treatment
0:09:15 as it relates
0:09:17 to the particular symptoms,
0:09:18 in particular,
0:09:20 the psychological and biological symptoms
0:09:21 of those disorders.
0:09:23 What are the major eating disorders?
0:09:26 Anorexia nervosa,
0:09:29 most commonly referred to as anorexia,
0:09:32 is perhaps the most prevalent
0:09:34 and the most dangerous
0:09:35 of all eating disorders.
0:09:37 In fact,
0:09:39 anorexia is the most dangerous
0:09:40 psychiatric disorder of all,
0:09:42 even more than depression.
0:09:45 the probability of death
0:09:47 for untreated anorexia
0:09:48 is very high.
0:09:50 And sadly,
0:09:51 the prevalence of anorexia
0:09:52 is very high.
0:09:54 If you look it up online
0:09:55 or you talk to a qualified professional,
0:09:57 it’s essentially a failure
0:09:58 to eat enough
0:09:59 to maintain a healthy weight.
0:10:01 You can see all sorts
0:10:04 of very troubling symptoms
0:10:05 of somebody who’s been anorexic
0:10:06 for some period of time,
0:10:10 a general loss of muscle mass
0:10:12 because they’re ingesting fewer calories
0:10:13 than they burn.
0:10:15 They will have a low heart rate.
0:10:17 This is the body
0:10:18 and brain’s attempt
0:10:19 to lower energy output.
0:10:21 They will have low blood pressure.
0:10:23 They will sometimes have symptoms
0:10:24 like fainting,
0:10:26 loss of bone density,
0:10:28 osteoporosis,
0:10:29 loss of periods
0:10:31 in girls and women,
0:10:35 and all sorts of disrupted gut
0:10:36 and immune functions.
0:10:38 So there are just tons
0:10:39 of terrible symptoms
0:10:40 of anorexia
0:10:41 that really place
0:10:42 the anorexic
0:10:45 into a very risky state,
0:10:47 which is why mortality
0:10:49 from anorexia gone untreated
0:10:50 is extremely high.
0:10:53 Now, one of the misconceptions
0:10:55 about anorexia
0:10:57 is that it stems
0:10:58 from an overemphasis
0:10:59 on perfectionism
0:11:00 or that because
0:11:02 of all the images
0:11:03 in social media
0:11:05 and in advertising
0:11:07 of extremely thin
0:11:07 and fit
0:11:07 and fit
0:11:08 or muscular people
0:11:10 that individuals
0:11:11 are looking at themselves
0:11:12 and comparing themselves
0:11:13 to those images
0:11:14 and thinking
0:11:15 that they don’t match up
0:11:17 and developing anorexia.
0:11:19 That turns out
0:11:20 to not be the case.
0:11:21 If you look
0:11:22 at the prevalence
0:11:23 or the rates
0:11:24 of anorexia
0:11:26 in the last 10 years
0:11:27 or 20 years
0:11:28 and you compare that
0:11:29 to when anorexia
0:11:30 was first identified,
0:11:32 which was in the 1600s
0:11:33 and perhaps even earlier,
0:11:34 what you find
0:11:36 is that rates
0:11:36 of anorexia
0:11:37 are not going up.
0:11:39 Classically defined anorexia
0:11:40 has existed
0:11:41 at essentially
0:11:42 the same prevalence
0:11:45 for the last 100,
0:11:45 200,
0:11:46 300,
0:11:47 and 400 years,
0:11:48 which is incredible
0:11:49 and really speaks
0:11:50 to the likelihood
0:11:52 that there’s a strong
0:11:53 biological contribution
0:11:54 to what we call
0:11:55 anorexia nervosa.
0:11:57 Anorexia nervosa
0:11:58 is extremely common.
0:11:59 It’s anywhere
0:12:02 from 1% to 2%
0:12:03 of women
0:12:05 and the typical onset
0:12:06 is in adolescence,
0:12:07 close to puberty,
0:12:09 but it can show up
0:12:10 later in life as well.
0:12:11 In fact,
0:12:13 the identification
0:12:14 and diagnosis
0:12:15 of anorexia
0:12:15 tends to be
0:12:17 in the early 20s,
0:12:19 but if you look back
0:12:19 at the history
0:12:20 of those individuals,
0:12:21 there were typically
0:12:23 signs of anorexia
0:12:23 that stem back
0:12:24 into their early teens
0:12:26 or maybe even before that.
0:12:27 Now, of course,
0:12:28 men can be anorexic
0:12:29 as well,
0:12:30 but anorexia nervosa
0:12:31 does seem to occur
0:12:33 at 10 times
0:12:33 the rate
0:12:34 in women
0:12:35 and young girls
0:12:36 than it does
0:12:37 in men
0:12:38 and young boys.
0:12:40 So what is hunger
0:12:41 and what is satiety?
0:12:41 Satiety,
0:12:42 of course,
0:12:43 being sated
0:12:43 or feeling
0:12:44 like we’ve had
0:12:45 enough food.
0:12:46 I want to remind people
0:12:48 of the basic mechanisms
0:12:49 by which the brain
0:12:50 and body communicate.
0:12:51 The body
0:12:52 is communicating
0:12:53 two types of information
0:12:53 to the brain
0:12:55 on a regular basis,
0:12:56 but in particular
0:12:57 around feeding.
0:12:58 and those two types
0:12:59 of information
0:13:00 are mechanical information
0:13:03 and chemical information.
0:13:04 When your stomach
0:13:05 is full,
0:13:06 it sends signals
0:13:07 to your brain
0:13:08 that are purely based
0:13:09 on this mechanical fullness.
0:13:10 That’s nothing
0:13:11 to do with nutrients
0:13:12 that says,
0:13:13 I’m full
0:13:15 and therefore
0:13:17 don’t be as hungry.
0:13:17 Don’t motivate
0:13:18 to find
0:13:19 or ingest food.
0:13:20 Whereas when our gut
0:13:21 is empty,
0:13:22 even if we have plenty
0:13:23 of nutrients
0:13:25 or plenty of body fat stores,
0:13:26 we tend to focus
0:13:27 on food a bit more.
0:13:29 So volume
0:13:31 and mechanical influences
0:13:32 have a profound effect
0:13:33 on how we think
0:13:34 and what we consider
0:13:35 doing or not doing.
0:13:36 Likewise,
0:13:37 chemical effects.
0:13:39 When we ingest food,
0:13:40 our blood glucose goes up.
0:13:41 That information
0:13:42 is signaled to the brain
0:13:45 via neuronal pathways
0:13:46 and hormonal pathways.
0:13:48 And in particular,
0:13:49 there are neurons
0:13:50 within our gut
0:13:51 that signal to areas
0:13:52 of our brainstem
0:13:52 that are involved
0:13:53 in satiety
0:13:54 in our sense
0:13:54 of having enough
0:13:55 that there’s food
0:13:56 in our system.
0:13:58 So that’s chemical information.
0:14:01 So how are hunger
0:14:02 and feeding
0:14:03 and satiety regulated?
0:14:05 By way of mechanical
0:14:06 and chemical signaling.
0:14:08 You have,
0:14:08 I have,
0:14:09 we all have
0:14:11 neurons in our hypothalamus
0:14:12 that trigger eating
0:14:14 and neurons
0:14:15 that trigger
0:14:16 cessation
0:14:17 or stopping of eating.
0:14:18 Your hypothalamus
0:14:19 at the base
0:14:19 of your forebrain
0:14:20 sits more or less
0:14:21 above the roof
0:14:21 of your mouth.
0:14:22 The hypothalamus
0:14:23 contains lots
0:14:24 of different kinds
0:14:24 of neurons.
0:14:25 including neurons
0:14:26 that stimulate
0:14:27 sexual activity
0:14:28 and desire,
0:14:30 regulate your body temperature
0:14:32 and control appetite
0:14:33 and ceasing
0:14:34 of eating
0:14:35 and appetite.
0:14:38 There are two types
0:14:38 of neurons
0:14:39 within a particular area
0:14:40 of your hypothalamus
0:14:41 that are relevant here.
0:14:42 There are the so-called
0:14:45 POMC neurons.
0:14:46 Okay?
0:14:48 Pro-opioid melanocortin neurons
0:14:50 that tend to act
0:14:51 as more of a break
0:14:53 on appetite
0:14:55 by way of another hormone
0:14:56 called melanocyte
0:14:57 stimulating hormone.
0:14:58 And you have a class
0:14:58 of neurons
0:15:00 called the AGRP neurons.
0:15:01 The AGRP neurons
0:15:01 are the ones
0:15:03 that stimulate feeding
0:15:04 and they create
0:15:05 a sort of anxiety
0:15:06 or excitement
0:15:07 about food.
0:15:09 If you eliminate
0:15:10 or kill these neurons,
0:15:11 which has been done
0:15:13 in experimental mouse models
0:15:14 in the laboratory,
0:15:15 but also there are humans
0:15:15 that have lesions
0:15:17 or neurotoxic effects
0:15:18 on these AGRP neurons.
0:15:20 And what you find
0:15:21 is that they don’t want to eat.
0:15:22 They have no appetite
0:15:23 for food whatsoever.
0:15:25 Whereas if you stimulate
0:15:26 these AGRP neurons
0:15:27 or in humans
0:15:28 that have say
0:15:29 a small tumor
0:15:30 near these AGRP neurons,
0:15:32 they become hyperphagic.
0:15:32 They will eat
0:15:33 to the point of bursting.
0:15:35 Now there are signals
0:15:36 coming back
0:15:37 from the body
0:15:38 to inform the brain
0:15:39 about presence
0:15:40 of different levels
0:15:41 of nutrients.
0:15:41 And that generally
0:15:43 comes from three sources.
0:15:44 first of all
0:15:46 is body fat.
0:15:48 The more body fat we have,
0:15:49 the more we secrete
0:15:50 a hormone called leptin,
0:15:51 L-E-P-T-I-N,
0:15:53 leptin from body fat.
0:15:55 Leptin goes to the brain
0:15:57 and suppresses appetite.
0:15:58 Not incidentally,
0:16:00 leptin signaling
0:16:01 is disrupted
0:16:02 in people
0:16:03 that have bulimia
0:16:04 and obesity
0:16:05 and certain forms
0:16:07 of binge eating disorder.
0:16:08 The body fat
0:16:09 is doing something else
0:16:09 really interesting
0:16:11 that relates to anorexia.
0:16:13 When there’s sufficient levels
0:16:13 of body fat
0:16:15 and leptin circulating
0:16:16 in the blood
0:16:17 and that leptin signal
0:16:18 gets to the brain,
0:16:20 the hypothalamus
0:16:21 and the pituitary gland
0:16:22 register that signal
0:16:24 and in a completely
0:16:25 subconscious way
0:16:26 trigger
0:16:28 the deployment
0:16:28 of eggs
0:16:30 in females
0:16:31 and the production
0:16:32 of sperm
0:16:32 in males.
0:16:34 So when body fat stores
0:16:35 are very low,
0:16:36 the reason why
0:16:37 periods shut off
0:16:38 or sperm production
0:16:39 is reduced
0:16:40 or even shut off
0:16:41 is because there’s
0:16:42 not enough leptin
0:16:44 getting to the hypothalamus
0:16:45 and to the pituitary
0:16:47 and they shut off
0:16:48 the signals,
0:16:49 the hormones,
0:16:50 things like gonadotropin,
0:16:50 releasing hormone,
0:16:51 luteinizing hormone,
0:16:52 follicle stimulating hormone
0:16:54 that travel to the ovary
0:16:55 or to the testes
0:16:56 and cause the ovary
0:16:56 and testes
0:16:57 to ovulate
0:16:58 or to produce
0:17:00 more sperm.
0:17:00 So you’ve got
0:17:01 two categories of neurons,
0:17:02 one that acts
0:17:03 as an accelerator,
0:17:04 the AGRP neuron
0:17:05 saying eat,
0:17:05 eat
0:17:07 and gets you excited
0:17:07 to eat
0:17:08 and then you have
0:17:09 a category of neurons,
0:17:10 the PMOC neurons
0:17:13 that are suppressing hunger,
0:17:14 they’re acting like a brake
0:17:15 and the body
0:17:16 is informing the brain
0:17:17 all the time
0:17:17 about the status
0:17:18 of the body
0:17:18 and whether or not
0:17:19 it needs more food.
0:17:20 So you might ask,
0:17:21 why is it
0:17:22 that people who are overweight
0:17:23 and have a lot of body fat,
0:17:24 why they would continue
0:17:25 to eat a lot?
0:17:26 It seems like
0:17:27 that just shouldn’t happen.
0:17:29 From an evolutionary standpoint,
0:17:31 it makes sense
0:17:32 that we should eat
0:17:34 as often as we can,
0:17:35 as much as we can
0:17:37 and as fast as we can.
0:17:38 There are circuits
0:17:38 in the brain
0:17:40 to reward eating often,
0:17:41 eating fast
0:17:43 and cramming
0:17:43 as much food
0:17:44 into you as possible
0:17:46 because from a purely
0:17:47 evolutionary standpoint,
0:17:49 food was scarce
0:17:50 and seeking food
0:17:51 was dangerous
0:17:52 whether or not
0:17:53 it was from animal sources
0:17:53 or not
0:17:55 and it’s always
0:17:56 been competitive.
0:17:57 Every animal,
0:17:58 including humans,
0:18:00 has a hardwired
0:18:00 circuit
0:18:01 that we were born
0:18:03 with that pays attention
0:18:04 to how much food
0:18:05 is available,
0:18:06 how much we are getting
0:18:07 now and how much
0:18:08 we are likely to get
0:18:09 in the future
0:18:11 and without going down
0:18:12 the rabbit hole
0:18:14 of arcuate nucleus biology,
0:18:17 in two sentences,
0:18:19 you have a hypothalamic area
0:18:20 called the arcuate nucleus.
0:18:21 It’s actually the area
0:18:22 that houses
0:18:23 these PMOC neurons
0:18:24 and these other types
0:18:24 of neurons
0:18:25 that regulate hunger
0:18:26 and satiety
0:18:29 and these neurons
0:18:30 in the arcuate nucleus
0:18:31 start getting active
0:18:33 when we see food
0:18:34 and think about food
0:18:35 and they drive hunger
0:18:36 in a way
0:18:36 that’s responsive
0:18:37 to what the food
0:18:38 looks like,
0:18:40 what it smells like,
0:18:42 but also our prior history
0:18:43 of interactions
0:18:43 with that food
0:18:45 and it takes into account
0:18:47 social context.
0:18:48 What’s the pathway?
0:18:48 How does this work?
0:18:52 Well, you can frame
0:18:53 all of behavior,
0:18:55 good decision-making
0:18:56 and bad decision-making
0:18:57 in a pretty simple
0:18:59 box diagram model.
0:19:01 We have knowledge
0:19:02 of what we should do
0:19:03 in one box, okay?
0:19:04 We should eat that,
0:19:05 we shouldn’t eat that,
0:19:06 we should wait for dinner,
0:19:07 we shouldn’t wait for dinner
0:19:08 and then we have
0:19:09 what we actually do
0:19:11 in another box.
0:19:13 In between those two boxes
0:19:15 are two intervening forces
0:19:16 and those intervening forces
0:19:18 are critically important.
0:19:19 those intervening forces
0:19:21 are homeostatic processes
0:19:23 that regulate the balance
0:19:25 of different systems
0:19:25 in your body,
0:19:26 hot and cold,
0:19:27 awake or asleep,
0:19:30 dopamine and the desire
0:19:31 to pursue things,
0:19:32 serotonin and the desire
0:19:34 to just relax and chill.
0:19:36 So homeostatic processes
0:19:38 and reward systems
0:19:40 and as we now move
0:19:41 into discussion
0:19:42 about anorexia
0:19:43 and bulimia specifically,
0:19:45 what you’ll see
0:19:47 is that anorexia and bulimia
0:19:49 are not a breaking
0:19:51 of the mindset
0:19:52 of what one should do
0:19:53 or shouldn’t do.
0:19:55 It’s a disruption
0:19:56 of these homeostatic
0:19:57 and reward processes
0:20:00 such that decision-making
0:20:01 is completely disrupted
0:20:02 and in many cases
0:20:03 is not available
0:20:05 to the anorexic or bulimic.
0:20:06 Now, I don’t want
0:20:07 to be abstract here.
0:20:07 What I’m saying is
0:20:09 that the person
0:20:11 who starves themselves
0:20:11 to the point
0:20:12 where they might die
0:20:13 and in some cases
0:20:14 sadly do die,
0:20:16 they can know perfectly well
0:20:17 that their behavior
0:20:20 is leading to bad outcomes
0:20:22 and possibly even death
0:20:24 and yet they are not able
0:20:25 to intervene
0:20:26 unless they get
0:20:28 particular clinical help
0:20:31 because the homeostatic processes,
0:20:32 the signals from the body
0:20:33 and brain that say
0:20:34 you need food,
0:20:36 those aren’t registering
0:20:37 in the same way
0:20:38 that they are
0:20:39 for other individuals
0:20:40 and just as a little teaser
0:20:41 of where we’re headed,
0:20:44 anorexics have a sort of switch
0:20:45 that’s been flipped
0:20:48 such that their decision-making
0:20:50 is actually pretty darn good.
0:20:51 It might even be better
0:20:51 than yours
0:20:52 in terms of evaluating
0:20:54 food nutritional content
0:20:55 but their habits
0:20:56 are disrupted
0:20:57 so they’re not even
0:20:59 consciously aware
0:20:59 of the fact
0:21:00 that they’re making terrible
0:21:01 and in some cases
0:21:03 very dangerous food choices.
0:21:04 It turns out habits
0:21:06 and the way that we build
0:21:07 and break
0:21:09 and rebuild new habits
0:21:10 is one of the most
0:21:11 effective treatments
0:21:11 for anorexia.
0:21:13 I’d like to take
0:21:13 a quick break
0:21:14 and acknowledge
0:21:15 our sponsor AG1.
0:21:18 AG1 is a vitamin mineral
0:21:19 probiotic drink
0:21:19 that also includes
0:21:21 prebiotics and adaptogens.
0:21:23 As somebody who’s been
0:21:24 involved in research science
0:21:25 for almost three decades
0:21:26 and in health and fitness
0:21:27 for equally as long,
0:21:28 I’m constantly looking
0:21:29 for the best tools
0:21:30 to improve my mental health,
0:21:30 physical health
0:21:31 and performance.
0:21:33 I discovered AG1
0:21:34 back in 2012,
0:21:35 long before I ever
0:21:36 had a podcast
0:21:37 and I’ve been taking it
0:21:38 every day since.
0:21:39 I find it improves
0:21:40 all aspects of my health,
0:21:41 my energy,
0:21:42 my focus
0:21:43 and I simply feel
0:21:43 much better
0:21:44 when I take it.
0:21:46 AG1 uses the highest
0:21:47 quality ingredients
0:21:48 in the right combinations
0:21:49 and they’re constantly
0:21:50 improving their formulas
0:21:51 without increasing the cost.
0:21:52 In fact,
0:21:53 AG1 just launched
0:21:55 their latest formula upgrade.
0:21:56 This next gen formula
0:21:57 is based on exciting
0:21:58 new research
0:21:59 on the effects of probiotics
0:22:00 on the gut microbiome
0:22:01 and it now includes
0:22:02 several clinically
0:22:03 studied probiotic strains
0:22:04 shown to support
0:22:05 both digestive health
0:22:07 and immune system health
0:22:08 as well as to improve
0:22:09 bowel regularity
0:22:10 and to reduce bloating.
0:22:11 Whenever I’m asked
0:22:12 if I could take
0:22:13 just one supplement,
0:22:14 what that supplement would be,
0:22:16 I always say AG1.
0:22:17 If you’d like to try AG1,
0:22:18 you can go to
0:22:19 drinkag1.com
0:22:20 slash Huberman.
0:22:22 For a limited time,
0:22:22 AG1 is giving away
0:22:24 a free one-month supply
0:22:25 of omega-3 fish oil
0:22:26 along with a bottle
0:22:27 of vitamin D3
0:22:28 plus K2.
0:22:29 As I’ve highlighted
0:22:30 before on this podcast,
0:22:31 omega-3 fish oil
0:22:32 and vitamin D3
0:22:33 have been shown
0:22:34 to help with everything
0:22:35 from mood and brain health
0:22:36 to heart health
0:22:37 to healthy hormone status
0:22:38 and much more.
0:22:39 Again,
0:22:41 that’s drinkag1.com
0:22:42 slash Huberman
0:22:43 to get a free
0:22:44 one-month supply
0:22:45 of omega-3 fish oil
0:22:46 plus a bottle
0:22:47 of vitamin D3
0:22:47 plus K2
0:22:48 with your subscription.
0:22:49 So now let’s talk
0:22:50 about anorexia,
0:22:51 this failure
0:22:52 to consume enough energy
0:22:53 such that the individual
0:22:55 is at risk of death
0:22:56 and if not death,
0:22:58 then severe metabolic disorders,
0:23:00 lack of bone density,
0:23:01 et cetera.
0:23:02 A careful analysis
0:23:04 through medical epidemiology
0:23:05 has shown
0:23:06 that you find anorexia
0:23:07 even in cultures
0:23:08 and societies
0:23:09 where food is scarce.
0:23:11 So that really speaks
0:23:13 to biological mechanism.
0:23:13 Typically,
0:23:14 anorexia starts
0:23:15 in adolescence
0:23:16 right around puberty.
0:23:17 Puberty
0:23:19 at a very broad level
0:23:21 is the most significant
0:23:23 and dramatic developmental step
0:23:24 anyone goes through
0:23:24 in their lifespan.
0:23:25 The body changes,
0:23:26 the brain changes,
0:23:27 perceptions change,
0:23:29 one’s own self-perception
0:23:30 changes.
0:23:32 And most of those changes
0:23:33 are driven by changes
0:23:34 in circuitry
0:23:36 within the hypothalamus.
0:23:37 So neurons
0:23:37 that are controlling
0:23:38 the production
0:23:39 of the so-called
0:23:40 sex steroid hormones,
0:23:41 things like testosterone,
0:23:41 estrogen,
0:23:42 and related hormones,
0:23:43 prolactin,
0:23:43 et cetera,
0:23:45 those are all changing
0:23:46 at very rapid rates.
0:23:48 Let’s look under the hood.
0:23:50 Let’s look at what’s known
0:23:51 about the neural circuitry
0:23:52 and the sorts of perceptions
0:23:53 and behaviors
0:23:54 of the neural circuitry
0:23:55 is driving
0:23:56 in order to understand
0:23:58 what they are truly
0:23:59 suffering from
0:24:00 at the level of cause,
0:24:01 not just symptoms.
0:24:03 First of all,
0:24:04 there’s a challenge
0:24:05 in studying anorexia
0:24:06 because in anorexia,
0:24:07 what you’re essentially studying
0:24:09 is the absence
0:24:09 of a behavior.
0:24:10 It’s very hard
0:24:11 to study
0:24:12 the absence
0:24:12 of a behavior
0:24:13 as opposed
0:24:14 to a behavior.
0:24:15 So they did
0:24:16 some experiments
0:24:17 with anorexics,
0:24:17 giving them
0:24:19 a gallery
0:24:19 of pictures
0:24:20 of different foods
0:24:21 and allowing
0:24:23 those anorexic patients
0:24:25 to arrange those foods
0:24:26 according to preference
0:24:28 about what they would select,
0:24:31 about food nutrient content,
0:24:32 about caloric content.
0:24:33 They essentially
0:24:34 asked these anorexics
0:24:36 to evaluate food
0:24:37 and in doing so,
0:24:38 they were able
0:24:38 to identify
0:24:39 something that’s
0:24:40 very unique
0:24:41 to anorexics
0:24:42 at the level
0:24:43 of their perception
0:24:44 of food.
0:24:45 Anorexics,
0:24:47 rather than being anxious
0:24:48 in the presence
0:24:48 of food,
0:24:50 have a hyperacuity,
0:24:51 a hyperawareness
0:24:52 of the fat content
0:24:53 of foods,
0:24:54 almost to the point
0:24:55 of being sort of
0:24:56 fat content savants.
0:24:57 Now,
0:24:58 it’s a well-known
0:24:59 symptom of anorexia,
0:25:02 especially young anorexics
0:25:02 that they have
0:25:04 kind of an obsession
0:25:05 with food,
0:25:06 caloric contents,
0:25:07 macronutrient ratios,
0:25:08 meaning fat,
0:25:08 protein,
0:25:10 and carbohydrate ratios.
0:25:12 They are actively
0:25:13 avoiding
0:25:15 high-fat content foods,
0:25:16 calorie-rich foods,
0:25:17 and defaulting
0:25:18 towards
0:25:19 very low-calorie foods
0:25:21 if they have to eat.
0:25:23 And that’s very important
0:25:24 because what that means
0:25:25 is that we need
0:25:25 to look at
0:25:26 the areas of the brain
0:25:27 that drive
0:25:29 habit formation
0:25:31 and habit execution.
0:25:32 In the case
0:25:32 of the anorexic,
0:25:34 those habits
0:25:35 are exactly
0:25:36 the place
0:25:36 where things
0:25:37 start to go awry
0:25:39 and that drive
0:25:39 this very
0:25:41 dysfunctional,
0:25:41 under-eating behavior
0:25:43 that sadly
0:25:43 often leads
0:25:44 to death
0:25:45 or certainly
0:25:46 bad medical outcomes.
0:25:47 And it turns out
0:25:49 that the brain areas
0:25:50 associated with
0:25:51 habit formation
0:25:52 and execution
0:25:53 are the best
0:25:54 point of intervention.
0:25:55 So
0:25:57 you have reflexes
0:25:59 and you have
0:26:01 neural processes
0:26:02 that include
0:26:03 what are called
0:26:04 duration path
0:26:04 and outcome
0:26:05 type processes.
0:26:06 A duration path
0:26:07 outcome type process
0:26:08 we can shorten
0:26:09 with DPO.
0:26:11 DPO is
0:26:13 for all types
0:26:14 of goal-related behaviors.
0:26:16 So for instance,
0:26:17 if you want
0:26:17 to go to the grocery store
0:26:18 and pick some stuff up
0:26:20 and then head home,
0:26:21 you’re going to think
0:26:22 duration,
0:26:23 how long do I have?
0:26:23 Okay,
0:26:24 do I have 45 minutes
0:26:25 to get to the store?
0:26:25 How long does it take
0:26:26 to get to the store?
0:26:27 Path,
0:26:28 which way am I going
0:26:28 to drive there?
0:26:29 Which way am I going
0:26:29 to navigate
0:26:30 through the grocery store?
0:26:31 Outcome,
0:26:32 was I able to get in
0:26:33 and get the items
0:26:33 I need
0:26:34 and get home in time?
0:26:35 Okay?
0:26:35 DPO,
0:26:36 duration path outcome.
0:26:37 It’s a very conscious
0:26:39 process that requires
0:26:40 decision-making
0:26:41 and it’s reward-based.
0:26:42 You use these
0:26:44 DPO type processes
0:26:45 in the short term
0:26:47 to pick up groceries
0:26:48 and pick a line
0:26:49 at the grocery store
0:26:50 and decide which
0:26:52 trajectory to take home
0:26:53 and you use them
0:26:54 for navigating
0:26:56 long extended processes
0:26:56 in life,
0:26:57 trying to get a degree
0:26:58 or raise children
0:26:59 or get through
0:27:00 a particularly
0:27:01 challenging year,
0:27:02 et cetera.
0:27:04 So duration path outcome
0:27:06 and that entire process
0:27:07 relies on your
0:27:08 forebrain,
0:27:09 this prefrontal cortex.
0:27:11 The prefrontal cortex
0:27:13 is what allows you
0:27:14 to take information
0:27:14 from memory,
0:27:15 combine it
0:27:16 with information
0:27:17 about what’s happening
0:27:18 in the present context
0:27:20 and then to direct
0:27:20 your behavior,
0:27:22 your speech,
0:27:23 et cetera,
0:27:24 toward particular outcomes.
0:27:25 Reflexes,
0:27:26 on the other hand,
0:27:28 don’t involve
0:27:28 the prefrontal cortex
0:27:29 in the same way.
0:27:31 Habits and reflexes,
0:27:32 like once you know
0:27:32 how to walk,
0:27:34 that doesn’t rely
0:27:34 on prefrontal cortex.
0:27:35 It’s subconscious
0:27:37 as it’s sometimes called,
0:27:37 but basically
0:27:38 you don’t have
0:27:39 to use the parts
0:27:39 of the brain
0:27:40 that are involved
0:27:41 in duration path
0:27:42 and outcome type analyses.
0:27:44 But basically
0:27:45 you have a brain area
0:27:46 and anorexics
0:27:46 have a brain area
0:27:47 that’s involved
0:27:48 in evaluating
0:27:49 and decision-making
0:27:49 around food
0:27:51 and then another brain area
0:27:52 that’s involved
0:27:53 in the reflexive
0:27:54 consumption
0:27:55 of particular foods
0:27:56 and the reflexive
0:27:57 avoidance
0:27:58 of other foods.
0:27:59 There are always
0:28:00 homeostatic
0:28:02 and reward systems
0:28:03 influencing
0:28:04 this kind of thing.
0:28:05 well,
0:28:07 in the brain
0:28:07 of the anorexic,
0:28:09 it turns out
0:28:10 that the reward systems
0:28:11 have been attached
0:28:13 to the execution
0:28:14 of habits
0:28:15 in a way
0:28:16 that is unhealthy
0:28:17 for body weight,
0:28:18 but at least
0:28:19 from a purely
0:28:20 neural circuit perspective,
0:28:22 the reward
0:28:23 is now given,
0:28:24 this chemical reward
0:28:25 in the brain
0:28:25 is given
0:28:26 for avoiding
0:28:27 particular foods
0:28:29 and only approaching
0:28:30 these very low-calorie,
0:28:32 low-fat foods.
0:28:33 so there really
0:28:34 does seem
0:28:35 to be a flip
0:28:36 in the switch
0:28:38 in the anorexic brain
0:28:39 that rewards
0:28:39 them internally.
0:28:41 They feel good
0:28:42 when they avoid
0:28:43 certain foods
0:28:44 and they approach
0:28:44 others.
0:28:45 So it’s not
0:28:46 a deprivation-based
0:28:47 model where
0:28:48 they are
0:28:49 flagellating themselves
0:28:50 or masochistic
0:28:51 or actively
0:28:52 avoiding food
0:28:53 in order to punish
0:28:54 themselves,
0:28:55 which is interesting
0:28:56 because a lot
0:28:57 of psychological theories
0:28:58 support that idea.
0:28:59 rather,
0:29:01 once this transitions
0:29:02 into a set
0:29:03 of habits,
0:29:04 they are actually
0:29:05 getting a sense
0:29:05 of reward.
0:29:07 They feel good,
0:29:07 presumably from
0:29:08 the release
0:29:08 of a different
0:29:09 neuromodulator
0:29:10 called dopamine,
0:29:12 by approaching
0:29:13 foods that are
0:29:14 low-fat,
0:29:15 low-calorie content,
0:29:16 and so their
0:29:17 whole brain circuitry
0:29:18 is skewed
0:29:19 toward avoiding
0:29:20 particular things
0:29:21 and they actually
0:29:22 are rewarded
0:29:22 for that
0:29:24 and they feel good.
0:29:25 they feel better
0:29:26 than if they were
0:29:27 eating in a healthy
0:29:28 weight-supporting way.
0:29:29 So how do you
0:29:30 break a habit?
0:29:31 How do you rewire
0:29:32 the brain circuitry
0:29:32 that’s literally
0:29:33 causing a reflex
0:29:34 and in this case
0:29:35 causing a reflex
0:29:36 that is killing
0:29:37 the individual
0:29:38 or at least leading
0:29:40 to very bad
0:29:40 health outcomes?
0:29:42 The way that you
0:29:44 do that is
0:29:45 through a cognitive
0:29:46 mechanism where
0:29:47 you teach the
0:29:48 individual what
0:29:49 is leading up
0:29:49 to the habit.
0:29:50 So let’s talk
0:29:51 about what those
0:29:53 things are that lead
0:29:53 into a habit.
0:29:54 because those
0:29:55 turn out to be
0:29:56 the exact points
0:29:57 of entry for
0:29:58 changing and
0:29:59 eliminating and
0:30:00 rewiring habits
0:30:01 toward more
0:30:02 healthy behaviors.
0:30:02 There are two
0:30:03 main features of
0:30:04 thinking that go
0:30:05 into the sorts
0:30:06 of habits that
0:30:07 anorexics execute.
0:30:09 The first is
0:30:10 something called
0:30:10 weak central
0:30:11 coherence.
0:30:12 Weak central
0:30:13 coherence is
0:30:14 essentially an
0:30:15 inability to see
0:30:16 the forest through
0:30:17 the trees.
0:30:18 It’s a hyper
0:30:19 acuity and focus
0:30:21 on details within
0:30:21 a given environment.
0:30:22 You miss the
0:30:23 big picture.
0:30:24 The other
0:30:24 is a challenge
0:30:25 in set shifting
0:30:26 that once you
0:30:27 identify something
0:30:28 that’s of particular
0:30:30 interest and that’s
0:30:31 driving some sort
0:30:33 of reward for the
0:30:33 anorexic, that would
0:30:34 be identifying the
0:30:36 high fat foods or
0:30:37 identifying the one
0:30:37 food on the table
0:30:38 that one could eat
0:30:39 without anyone
0:30:40 hopefully noticing
0:30:41 that they’re eating
0:30:43 just the green beans
0:30:44 and not touching any
0:30:45 of the other food.
0:30:46 If you ever had a meal
0:30:47 with an anorexic,
0:30:48 they become masterful
0:30:49 actually at trying
0:30:50 to keep people’s
0:30:51 awareness away
0:30:52 from what they’re
0:30:53 doing, which is to
0:30:53 home in on these
0:30:54 low-fat, low-calorie
0:30:55 foods.
0:30:57 What’s amazing and
0:30:58 frankly also important
0:31:00 are these findings that
0:31:01 once you teach
0:31:02 anorexics what’s
0:31:03 happening to them,
0:31:04 that they’re doing
0:31:06 this, they are able
0:31:06 to intervene.
0:31:07 Now, they need
0:31:09 support, right?
0:31:10 And another form of
0:31:11 therapy that seems
0:31:12 to work well for
0:31:14 anorexics that ideally
0:31:15 is combined with this
0:31:18 habit rewiring is a
0:31:19 family-based model.
0:31:21 Family-based models are
0:31:22 starting to surface a lot
0:31:23 now in various therapy
0:31:24 settings.
0:31:26 Therapy-based models in
0:31:27 short are basically
0:31:29 where the entire family
0:31:30 is made aware of the
0:31:31 individual’s challenges
0:31:32 with a particular eating
0:31:33 disorder or other
0:31:35 disorder and in
0:31:36 understanding some of
0:31:36 the biology and
0:31:37 psychology around it,
0:31:39 they stop condemning
0:31:40 the individual, they
0:31:41 start to support that
0:31:42 individual through
0:31:44 queuing them towards
0:31:45 their own habits that
0:31:46 they observe, they
0:31:46 give them some
0:31:47 autonomy, they realize
0:31:48 that none of this
0:31:49 changes overnight, but
0:31:50 they’re taught about
0:31:50 things like
0:31:51 neuroplasticity and
0:31:52 the ability to change
0:31:53 one’s brain in response
0:31:54 to experience.
0:31:55 And so there’s a whole
0:31:57 internal support network.
0:31:58 All of these things
0:31:59 fall under the umbrella
0:32:01 of cognitive behavioral
0:32:02 therapy, and I should
0:32:02 mention that cognitive
0:32:03 behavioral therapies
0:32:05 are often done in
0:32:06 conjunction with
0:32:07 pharmacologic therapies.
0:32:09 before we move on to
0:32:10 talking about bulimia and
0:32:11 some related disorders, I
0:32:12 want to talk about an
0:32:13 aspect of anorexia that’s
0:32:15 very interesting, quite
0:32:17 troubling, in fact, but
0:32:18 that has received a lot of
0:32:21 attention, and that’s the
0:32:23 distorted self-image.
0:32:26 Now, in the episode on
0:32:27 depression, we talked about
0:32:30 a very powerful aspect of
0:32:32 major depression, which is
0:32:33 this anti-self-confabulation
0:32:34 that people who are depressed
0:32:37 seem to genuinely believe
0:32:38 and even confabulate about
0:32:39 the fact that they are
0:32:41 performing poorly in life and
0:32:42 that they are no good or
0:32:43 worthless, et cetera.
0:32:45 It’s literally a lie that
0:32:47 they believe, and their
0:32:48 statements and their
0:32:49 feelings and their behaviors
0:32:51 start to reflect that lie.
0:32:52 They’re not conscious of it.
0:32:53 That’s why we call it a
0:32:54 confabulation.
0:32:58 Anorexics often will see
0:33:00 themselves as overweight or
0:33:02 imperfect in ways that are
0:33:04 of an obsession for them.
0:33:04 In the case of the
0:33:06 anorexic, the problem seems
0:33:08 to be that they have a
0:33:11 genuine distortion of their
0:33:13 self-image, so much so that
0:33:15 they don’t actually see
0:33:16 themselves accurately.
0:33:18 Their visual perceptions are
0:33:20 off, and the reason we know
0:33:21 this is because of some
0:33:22 really important and
0:33:23 beautiful studies that were
0:33:25 done in my colleague Jeremy
0:33:27 Balenson’s lab at Stanford.
0:33:28 What’s really interesting
0:33:29 about these studies is they
0:33:30 give us a window into the
0:33:32 perceptual defect that
0:33:33 anorexics have.
0:33:34 I’ve actually done one of
0:33:35 these experiments.
0:33:36 I’m fortunate to not be
0:33:38 anorexic, but I’ve done some
0:33:39 work with the VR lab over
0:33:40 there, and what you get to
0:33:41 do is you get to adjust this
0:33:43 avatar of yourself to the
0:33:44 point where you think it’s as
0:33:46 accurate as it could possibly
0:33:48 be, and anorexics really
0:33:50 distort this avatar.
0:33:52 In other words, they create
0:33:54 this serious mismatch between
0:33:55 their perception of
0:33:56 themselves and the reality.
0:33:58 So, indeed, it does seem to
0:33:58 be the case.
0:34:01 Now, what’s relieving, or I
0:34:02 should say, what’s encouraging
0:34:05 about some of the therapies that
0:34:06 we talked about before, the
0:34:08 family-based model, the cognitive
0:34:10 behavioral treatments, yes, and the
0:34:12 drug treatments as well, but this
0:34:15 habit intervention model is that as
0:34:18 one starts to shift those things, it
0:34:19 does appear that the perception of
0:34:22 self seems to follow, that the
0:34:24 perception of self seems to shift
0:34:26 along with the change in habits.
0:34:28 So it doesn’t seem that trying to
0:34:29 tell someone, oh my gosh, you’re so
0:34:31 thin, you really need to eat, that
0:34:32 doesn’t seem to work.
0:34:35 They just don’t see themselves the
0:34:36 same way that you see them.
0:34:39 And so I offer that as a point of
0:34:40 consideration if you know someone
0:34:42 that’s anorexic or if you look at an
0:34:43 anorexic and you think, how is it
0:34:45 that they are still critical of the
0:34:48 small, even non-existent amount of
0:34:49 body fat on their triceps or
0:34:50 something?
0:34:51 How is that?
0:34:52 Well, it’s literally that their
0:34:54 brain, as it relates to perceptions,
0:34:56 visual perceptions in particular,
0:34:58 they’re completely off.
0:35:00 And fortunately by changing habits, you
0:35:01 rewire those circuits as well.
0:35:04 I’d like to take a quick break and
0:35:05 acknowledge one of our sponsors,
0:35:06 Function.
0:35:08 Last year, I became a Function member
0:35:10 after searching for the most
0:35:11 comprehensive approach to lab
0:35:11 testing.
0:35:14 Function provides over 100 advanced
0:35:16 lab tests that give you a key
0:35:17 snapshot of your entire bodily
0:35:18 health.
0:35:19 This snapshot offers you with
0:35:21 insights on your heart health,
0:35:22 hormone health, immune functioning,
0:35:24 nutrient levels, and much more.
0:35:26 Function not only provides testing
0:35:28 of over 100 biomarkers key to your
0:35:30 physical and mental health, but it
0:35:31 also analyzes these results and
0:35:33 provides insights from top doctors
0:35:35 who are expert in the relevant
0:35:35 areas.
0:35:37 For example, in one of my first
0:35:39 tests with Function, I learned that
0:35:40 I had elevated levels of mercury in
0:35:41 my blood.
0:35:43 Function not only helped me detect
0:35:44 that, but offered insights into how
0:35:46 best to reduce my mercury levels,
0:35:47 which included limiting my tuna
0:35:48 consumption.
0:35:50 I’d been eating a lot of tuna, while
0:35:52 also making an effort to eat more
0:35:53 leafy greens and supplementing with
0:35:55 NAC and acetylcysteine, both of
0:35:56 which can support glutathione
0:35:58 production and detoxification.
0:35:59 And I should say, by taking a second,
0:36:01 Function test, that approach
0:36:01 worked.
0:36:03 Comprehensive blood testing is
0:36:04 vitally important.
0:36:06 There’s so many things related to
0:36:07 your mental and physical health that
0:36:09 can only be detected in a blood
0:36:09 test.
0:36:11 The problem is blood testing has
0:36:12 always been very expensive and
0:36:13 complicated.
0:36:14 In contrast, I’ve been super
0:36:16 impressed by Function’s simplicity
0:36:18 and at the level of cost.
0:36:19 It is very affordable.
0:36:21 As a consequence, I decided to join
0:36:23 their scientific advisory board, and
0:36:24 I’m thrilled that they’re
0:36:24 sponsoring the podcast.
0:36:27 If you’d like to try Function, you
0:36:29 can go to functionhealth.com slash
0:36:29 Huberman.
0:36:30 Function currently has a wait
0:36:33 list of over 250,000 people, but
0:36:35 they’re offering early access to
0:36:36 Huberman podcast listeners.
0:36:39 Again, that’s functionhealth.com slash
0:36:41 Huberman to get early access to
0:36:41 Function.
0:36:45 Okay, so let’s talk about bulimia, which
0:36:49 is overeating and then purging, typically
0:36:52 by self-induced vomiting or by ingestion
0:36:53 of laxatives.
0:36:54 And then we’ll also talk about binge
0:36:56 eating disorder, which has a lot of
0:36:59 the same features as bulimia, but
0:37:00 typically no purging.
0:37:02 The criteria that were described to
0:37:05 me is that if somebody is doing this at
0:37:07 least once a month over a period of
0:37:08 anywhere from two to three months, then
0:37:10 one, it likely would qualify.
0:37:12 They’re not making the decision to
0:37:13 overeat.
0:37:16 They are driven from the inside to
0:37:19 ingest far more food than they need.
0:37:21 And in some cases than they would want
0:37:21 to eat.
0:37:24 So it’s a lot like the habit that we
0:37:26 described for anorexia.
0:37:28 It’s almost like it’s turned into a
0:37:29 reflex once they get going.
0:37:32 All the homeostatic signals are being
0:37:33 overridden.
0:37:35 All the signals from the body, the
0:37:38 leptin, the insulin, the glucose, all
0:37:40 that stuff is cosmically sky high.
0:37:42 And yet they’re just what we, you
0:37:45 know, the nerds call hyperphagic.
0:37:46 They’re just eating like crazy.
0:37:49 There’s a lot of shame associated with
0:37:53 bulimia, oftentimes because people are
0:37:55 vomiting and it’s hard to hide that
0:37:56 vomiting behavior.
0:37:58 People are aware of it.
0:38:00 The hallmark feature of bulimia that
0:38:03 distinguishes it from anorexia, aside
0:38:04 from the fact that it’s overeating as
0:38:06 opposed to under eating, is a lack of
0:38:08 what they call inhibitory control.
0:38:10 And that might come as no surprise.
0:38:15 But first of all, the bulimic, unlike the
0:38:21 anorexic is hyper impulsive and oftentimes has
0:38:22 other types of impulse behaviors.
0:38:25 And for that reason, many of the treatments
0:38:26 that you see for bulimia and binge eating
0:38:29 disorder are the sorts of treatments that
0:38:32 don’t seem to work so well, or at least most of
0:38:33 the time for anorexia.
0:38:36 So the drugs that increase the neuromodulator
0:38:41 serotonin, for instance, fluoxetine, also called
0:38:45 Prozac, Paxil, et cetera, those things oftentimes can be
0:38:47 effective in bulimia.
0:38:49 Some of the drugs that are used to treat attention
0:38:52 deficit hyperactivity disorder and ADD, some of those
0:38:56 same drugs like Adderall, Vyvanse, and things of that sort
0:39:01 can also be used to treat bulimia and binge eating disorder.
0:39:02 Why would that work?
0:39:05 Well, now you are familiar with the prefrontal cortex.
0:39:08 Prefrontal cortex is involved in this analysis of duration,
0:39:09 path, and outcome.
0:39:13 Duration, path, and outcome is how we avoid impulsivity.
0:39:15 It’s how we think, okay, if this, then that, if that,
0:39:18 then this, you can imagine how for the obsessive compulsive
0:39:22 or for the anorexic, these are circuits that are overactive.
0:39:26 For the bulimic, this is the circuit that’s going to
0:39:27 essentially be underactive.
0:39:30 So really the polar opposite of what you see in anorexia.
0:39:35 So this lack of impulsivity implies a lack of prefrontal
0:39:37 control, what we call top-down control.
0:39:38 They become more impulsive.
0:39:45 So bulimics have an issue with impulsivity and therefore drugs
0:39:48 that can increase serotonin and sometimes these drugs that
0:39:52 increase dopamine and norepinephrine levels in the brain
0:39:54 allow for more top-down control.
0:39:57 And that’s also why they’re used to treat ADHD and attention
0:39:58 deficit disorder.
0:40:01 These drugs tend to create a hyper-focus and tend to push the
0:40:04 brain and general mode of processing into one in which you
0:40:06 think, if this, then that, if this, then that.
0:40:07 So anticipating outcomes.
0:40:10 Do behavioral interventions work for bulimia?
0:40:14 In some cases, yes, provided that those interventions are done
0:40:15 early enough.
0:40:20 Regardless, behavioral interventions coupled with drug-based
0:40:22 interventions are always more effective than either one alone.
0:40:27 Fortunately, there is a decent-sized kit of drugs that can help
0:40:27 with bulimia.
0:40:30 We have, on the one hand, anorexia, which seems to be a
0:40:35 disruption in habit and a coupling of unhealthy habits, in this
0:40:38 case, food restriction, to the reward pathway.
0:40:42 And on the flip side, we have binge eating disorder and bulimia,
0:40:46 where a very unhealthy habit of gorging oneself with food, sometimes
0:40:49 followed by purging, is not necessarily coupled to reward.
0:40:51 They feel terrible when they do that, right?
0:40:54 The anorexic feels great about restricting their food intake.
0:40:56 They feel like they’re winning some sort of game.
0:40:59 The circuitry is flipped somehow that way.
0:41:04 With bulimia, they feel horrible about the fact that they’re binging.
0:41:05 There’s immense shame.
0:41:07 They can’t control themselves.
0:41:10 The reward is set up before the behavior.
0:41:16 The reward is set up in drawing them to food and in making food look like
0:41:21 something that’s incredibly appetizing, and there’s no impulse break.
0:41:23 There’s no way for them to stop that kind of behavior.
0:41:27 I think for those of us that know anorexics or have observed anorexia,
0:41:31 it’s so hard to see somebody starve themselves to near death or to death.
0:41:36 Equally disturbing is somebody who has an abundance of food and is gorging
0:41:38 themselves and then feels terrible about it.
0:41:41 So these are heavy topics.
0:41:47 These are topics that, frankly, no one really wants to talk about unless they know
0:41:49 someone who’s suffering from them or they themselves suffer from them.
0:41:55 What I’ve tried to do today is try and give you a window into what really underlies these
0:41:57 things that we call eating disorders.
0:42:03 I hope I’ve done that at the level of biology, neurocircuitry, mechanism, endocrinology, and
0:42:04 some of the psychology.
0:42:10 As with any episode of this podcast, but especially where we’re talking about mental health issues
0:42:15 and mental health disorders, behavioral disorders, there’s no way that I can exhaustively cover
0:42:17 all the different forms of treatment.
0:42:21 The major takeaways today are we should all be asking the question, what is healthy eating
0:42:22 for us?
0:42:28 How do we develop a relationship to food that we can enjoy food, hopefully both socially and
0:42:32 on our own, but that we are not neurotic and compulsive about it?
0:42:39 Today, we focused on the extremes of food-related behaviors that really qualify as genuine disorders.
0:42:47 They are in the psychiatric manuals and they are diagnosable and they are serious health concerns.
0:42:51 They’re not just mentally troubling and concerning for the people suffering from them and the people
0:42:53 around them, but they are genuine health concerns.
0:43:01 Just want to reiterate that anorexia nervosa is the most deadly psychiatric disorder by a huge margin.
0:43:06 And if you look statistically at the number of people with eating disorders and that die
0:43:11 of eating disorders, it’s not far off from the number of people that die from automobile accidents.
0:43:17 I would love for you to take away this model that was handed off to me that I think is so powerful
0:43:21 for thinking about all sorts of things, not just eating, but all kinds of behaviors and perceptions
0:43:28 that you have one box for what you think, one box for what you do, and what is intervening
0:43:28 between those?
0:43:31 Why is it that you can know better and not do better?
0:43:37 Well, it’s because you also have to cope with the subconscious homeostatic processes and reward
0:43:38 processes.
0:43:45 And those oftentimes can be disrupted in ways that we find ourselves doing things that are
0:43:46 not good for us or not good for other people.
0:43:52 But fortunately, there is this great gift, which is that knowledge of knowledge can allow
0:43:59 you to do better without question, and that knowledge of knowledge allowing you to do better
0:44:04 over time leads to this incredible phenomenon called neuroplasticity, which essentially is translated
0:44:09 into doing better over time, even if difficult, eventually makes doing better reflexive.
0:44:15 And last but not least, I want to thank you for your time and attention, and thank you for
0:44:16 your interest in science.
0:44:25 And as mentioned at the beginning of today’s episode, we are now partnered with Momentus
0:44:29 supplements because they make single ingredient formulations that are of the absolute highest
0:44:31 quality, and they ship international.
0:44:36 If you go to livemomentus.com slash Huberman, you will find many of the supplements that have
0:44:40 been discussed on various episodes of the Huberman Lab podcast, and you will find various protocols
0:44:41 related to those supplements.
Có những tiêu chí rõ ràng trong cộng đồng tâm thần học và tâm lý học để định nghĩa các rối loạn như biếng ăn, cuồng ăn, rối loạn ăn uống do ăn uống thái quá, tất cả những điều này chúng ta sẽ nói đến. Nhưng khi chúng ta thảo luận về vấn đề này, tôi muốn nhấn mạnh rằng việc tự chẩn đoán có thể là một điều tích cực nhưng cũng rất mong manh. Luôn có cám dỗ khi một người tìm hiểu về triệu chứng của một rối loạn nào đó, không quan trọng đó là rối loạn gì, để đặt câu hỏi, ôi, liệu tôi có bị như vậy không? Ai đó mà tôi biết có bị như vậy không? Rất hấp dẫn để chẩn đoán cho họ hoặc cho chính mình là có hoặc không có một rối loạn cụ thể nào đó. Tuy nhiên, việc chẩn đoán thực sự cần phải được thực hiện bởi những người đã được đào tạo trong lĩnh vực cụ thể đó và có chuyên môn sâu sắc trong việc nhận diện triệu chứng, bao gồm cả một số triệu chứng tinh tế hơn của các rối loạn ăn uống. Vì vậy, nếu bất kỳ triệu chứng nào khiến bạn đồng cảm bằng cách bạn nghĩ rằng bạn có rối loạn cụ thể này hoặc ai đó mà bạn biết có một rối loạn, tôi sẽ rất nghiêm túc về điều đó, nhưng tôi sẽ mang thông tin đó đến một chuyên gia y tế có đủ năng lực có thể chẩn đoán hoặc loại trừ bất kỳ rối loạn nào có thể có. Tôi muốn nghỉ một chút và công nhận một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, Element. Element là một loại nước điện giải có đầy đủ những gì bạn cần và không có gì bạn không cần. Điều đó có nghĩa là các điện giải, natri, magie và kali ở mức đúng, nhưng không có đường. Làn nước phù hợp là rất quan trọng cho chức năng não và cơ thể tối ưu. Ngay cả một mức độ thiếu nước nhẹ cũng có thể làm giảm hiệu suất nhận thức và thể chất. Điều này cũng quan trọng rằng bạn cần đủ điện giải. Các điện giải, natri, magie và kali là rất quan trọng cho chức năng của tất cả các tế bào trong cơ thể bạn, đặc biệt là các neuron hoặc tế bào thần kinh của bạn. Uống Element hòa tan trong nước giúp bạn dễ dàng đảm bảo rằng bạn đang nhận đủ nước và đủ điện giải. Để chắc chắn rằng tôi nhận đủ lượng nước và điện giải, tôi hòa tan một gói Element trong khoảng 16 đến 32 ounce nước khi tôi mới dậy vào buổi sáng và tôi uống nó ngay lập tức vào sáng sớm. Tôi cũng sẽ uống Element hòa tan trong nước trong bất kỳ loại thể dục nào tôi đang thực hiện, đặc biệt vào những ngày nóng khi tôi đổ mồ hôi rất nhiều và mất nước cùng điện giải. Element có nhiều hương vị ngon miệng. Tôi yêu hương vị mâm xôi. Tôi thích hương vị chanh. Hiện tại, Element có một hương vị chanh phiên bản giới hạn cực kỳ ngon. Tôi không thích nói rằng tôi yêu một hương vị hơn tất cả những hương vị còn lại, nhưng hương vị chanh này thực sự nằm trong số những hương vị yêu thích khác của tôi, đó là mâm xôi hoặc dưa hấu. Một lần nữa, tôi không thể chọn chỉ một hương vị. Tôi yêu tất cả. Nếu bạn muốn thử Element, bạn có thể vào drinkelement.com/huberman, được đánh vần là drink L-M-N-T dot com slash Huberman để nhận một gói mẫu miễn phí Element cùng với bất kỳ mua hàng nào của loại nước pha Element. Một lần nữa, đó là drinkelement.com/huberman để nhận gói mẫu miễn phí. Vậy rối loạn ăn uống là gì? Chà, chúng ta phải lùi một bước và thừa nhận thực tế rằng mỗi xã hội, mỗi nền văn hóa, mỗi gia đình và mỗi cá nhân đều có mối quan hệ khác nhau với thức ăn. Tuy nhiên, rối loạn ăn uống có những tiêu chí cụ thể cho phép chúng ta định nghĩa chúng và suy nghĩ về các phương pháp điều trị khác nhau liên quan đến các triệu chứng cụ thể, đặc biệt là các triệu chứng tâm lý và sinh học của các rối loạn đó. Các rối loạn ăn uống chính là gì? Anorexia nervosa, thường được gọi là biếng ăn, có lẽ là rối loạn ăn uống phổ biến nhất và nguy hiểm nhất trong tất cả các rối loạn ăn uống. Trên thực tế, biếng ăn là rối loạn tâm thần nguy hiểm nhất trong tất cả, thậm chí còn hơn cả trầm cảm. Xác suất tử vong cho biếng ăn không được điều trị là rất cao. Và thật đáng buồn, tỷ lệ phổ biến của biếng ăn rất cao. Nếu bạn tra cứu trên mạng hoặc nói chuyện với một chuyên gia đủ điều kiện, nó về cơ bản là sự thất bại trong việc ăn đủ để duy trì trọng lượng cơ thể khỏe mạnh. Bạn có thể thấy đủ loại triệu chứng rất đáng lo ngại của một người đã bị biếng ăn trong một khoảng thời gian nào đó, một sự mất mát tổng thể về khối lượng cơ bắp vì họ tiêu thụ ít calo hơn số lượng họ đốt cháy. Họ sẽ có nhịp tim thấp. Đây là cơ thể và não đang cố gắng giảm mức năng lượng. Họ sẽ có huyết áp thấp. Thỉnh thoảng họ sẽ có triệu chứng như ngất xỉu, mất mật độ xương, loãng xương, mất kinh ở các cô gái và phụ nữ, và đủ loại chức năng ruột và miễn dịch bị rối loạn. Vì vậy, có rất nhiều triệu chứng khủng khiếp của biếng ăn thực sự đặt những người biếng ăn vào một trạng thái rất nguy hiểm, đó là lý do tại sao tỷ lệ tử vong từ biếng ăn không được điều trị cực kỳ cao. Bây giờ, một trong những hiểu lầm về biếng ăn là nó xuất phát từ sự nhấn mạnh quá mức vào chủ nghĩa hoàn hảo hoặc rằng vì tất cả những hình ảnh trên mạng xã hội và trong quảng cáo về những người cực kỳ gầy và săn chắc hoặc cơ bắp, mà những cá nhân đó đang nhìn vào bản thân và so sánh mình với những hình ảnh đó và nghĩ rằng họ không đủ tốt và phát triển biếng ăn. Thực tế là điều đó không đúng. Nếu bạn xem xét tỷ lệ mắc biếng ăn trong 10 năm hoặc 20 năm qua và so sánh điều đó với thời điểm biếng ăn lần đầu tiên được xác nhận, đó là vào thế kỷ 1600 và có thể thậm chí sớm hơn, điều bạn sẽ nhận thấy là tỷ lệ mắc biếng ăn không tăng. Anorexia được định nghĩa cổ điển đã tồn tại với tỷ lệ gần như giống nhau trong suốt 100, 200, 300 và 400 năm qua, điều này thật đáng kinh ngạc và thực sự cho thấy khả năng có một yếu tố sinh học mạnh mẽ trong cái mà chúng ta gọi là anorexia nervosa. Anorexia nervosa cực kỳ phổ biến. Nó ảnh hưởng từ 1% đến 2% phụ nữ và sự khởi phát điển hình xảy ra trong giai đoạn dậy thì, gần đến tuổi dậy thì, nhưng nó cũng có thể xuất hiện muộn hơn trong cuộc sống.
Thực tế là, việc nhận diện và chẩn đoán chứng chán ăn thường xảy ra ở độ tuổi đầu 20, nhưng nếu nhìn lại lịch sử của những cá nhân này, thường có những dấu hiệu của chứng chán ăn bắt đầu từ tuổi thiếu niên hoặc thậm chí sớm hơn. Dĩ nhiên, nam giới cũng có thể mắc chứng chán ăn, nhưng chứng chán ăn tâm thần dường như xảy ra với tỉ lệ gấp 10 lần ở phụ nữ và các cô gái trẻ so với nam giới và các bé trai.
Vậy cơn đói là gì và cảm giác no là gì? Cảm giác no, tất nhiên, là khi ta đã cảm thấy đủ hay đã ăn đủ. Tôi muốn nhắc nhở mọi người về những cơ chế cơ bản mà não bộ và cơ thể giao tiếp với nhau. Cơ thể đang truyền tải hai loại thông tin đến não bộ một cách thường xuyên, nhưng đặc biệt là liên quan đến việc ăn uống. Hai loại thông tin đó là thông tin cơ học và thông tin hóa học. Khi dạ dày của bạn đầy, nó gửi tín hiệu đến não bộ dựa hoàn toàn vào sự no bụng cơ học này. Điều đó không liên quan đến các chất dinh dưỡng mà chỉ nói rằng, “Tôi đã no” và do đó không cần cảm thấy đói. Không thấy cần phải tìm kiếm hoặc tiêu thụ thức ăn. Trong khi khi ruột của chúng ta rỗng, ngay cả khi chúng ta có nhiều chất dinh dưỡng hoặc dự trữ mỡ cơ thể, chúng ta thường có xu hướng tập trung nhiều hơn vào thức ăn. Vì vậy, thể tích và ảnh hưởng cơ học có tác động sâu sắc đến cách chúng ta suy nghĩ và những gì chúng ta xem xét làm hay không làm.
Tương tự, có những tác động hóa học. Khi chúng ta tiêu thụ thức ăn, glucose trong máu của chúng ta tăng lên. Thông tin đó được truyền đến não bộ qua các con đường thần kinh và con đường hormon. Đặc biệt, có các tế bào thần kinh trong ruột của chúng ta gửi tín hiệu đến các khu vực của thân não liên quan đến cảm giác no, cảm giác đã đủ thức ăn trong hệ thống của chúng ta.
Vậy cơn đói, việc ăn uống và cảm giác no được điều chỉnh như thế nào? Thông qua cách truyền thông cơ học và hóa học. Bạn có, tôi có, tất cả chúng ta đều có các tế bào thần kinh trong vùng dưới đồi (hypothalamus) kích thích việc ăn và các tế bào thần kinh kích thích ngừng ăn. Vùng dưới đồi của bạn nằm ở đáy não trước, ở trên và gần mái miệng của bạn. Vùng dưới đồi chứa nhiều loại tế bào thần kinh khác nhau, bao gồm các tế bào thần kinh kích thích hoạt động tình dục và ham muốn, điều chỉnh nhiệt độ cơ thể và kiểm soát cảm giác thèm ăn cũng như ngừng ăn. Có hai loại tế bào thần kinh trong một khu vực cụ thể của vùng dưới đồi có liên quan ở đây. Đó là các tế bào thần kinh được gọi là POMC. Đúng vậy? Các tế bào thần kinh pro-opioid melanocortin có xu hướng hoạt động như một phanh cho cảm giác thèm ăn thông qua một hormon khác có tên là hormon kích thích tế bào sắc tố (melanocyte stimulating hormone). Và bạn có một lớp tế bào thần kinh được gọi là các tế bào thần kinh AGRP. Các tế bào thần kinh AGRP là những tế bào thần kinh kích thích việc ăn uống và chúng tạo ra một loại cảm giác lo âu hoặc hứng khởi về thức ăn. Nếu bạn loại bỏ hoặc tiêu diệt những tế bào thần kinh này, điều này đã được thực hiện trong các mô hình chuột thí nghiệm trong phòng lab, nhưng cũng có con người có tổn thương hoặc tác động độc thần kinh lên các tế bào thần kinh AGRP này. Và điều bạn thấy là họ không muốn ăn. Họ hoàn toàn không có cảm giác thèm ăn. Ngược lại, nếu bạn kích thích các tế bào thần kinh AGRP này hoặc ở những con người có những khối u nhỏ gần các tế bào thần kinh AGRP này, họ sẽ ăn nhiều đến mức không thể chịu nổi.
Bây giờ, có những tín hiệu quay trở lại từ cơ thể để thông báo cho não bộ về sự hiện diện của mức độ khác nhau của các chất dinh dưỡng. Và điều đó chủ yếu đến từ ba nguồn. Đầu tiên là mỡ cơ thể. Càng nhiều mỡ cơ thể, chúng ta càng tiết ra một hormon gọi là leptin. Leptin từ mỡ cơ thể đi đến não và ức chế cảm giác thèm ăn. Không phải ngẫu nhiên, sự tín hiệu của leptin bị rối loạn ở những người mắc chứng bulimia, béo phì và một số dạng rối loạn ăn uống khi bị ăn bành. Mỡ cơ thể đang thực hiện một điều gì đó thật thú vị liên quan đến chứng chán ăn. Khi có đủ mức độ mỡ cơ thể và leptin lưu thông trong máu và tín hiệu leptin này đến được não, vùng dưới đồi và tuyến yên ghi nhận tín hiệu đó và theo một cách hoàn toàn tiềm thức kích hoạt quá trình rụng trứng ở nữ giới và sản xuất tinh trùng ở nam giới. Vậy nên khi dự trữ mỡ cơ thể rất thấp, lý do mà chu kỳ kinh nguyệt ngừng lại hoặc sản xuất tinh trùng giảm đi hoặc thậm chí ngừng lại là vì không có đủ leptin đến vùng dưới đồi và tuyến yên và chúng đã ngừng các tín hiệu, các hormon như hormon kích thích sinh dục, hormon luteinizing, hormon kích thích nang trứng đi đến buồng trứng hoặc tinh hoàn và làm cho buồng trứng và tinh hoàn rụng trứng hoặc sản xuất nhiều tinh trùng hơn.
Vậy bạn có hai loại tế bào thần kinh, một hoạt động như một bộ tăng tốc, tế bào thần kinh AGRP nói ăn, ăn và kích thích bạn ăn, và sau đó bạn có một loại tế bào thần kinh khác, tế bào thần kinh PMOC đang ức chế cơn đói, chúng hoạt động như một phanh và cơ thể thông báo cho não bộ liên tục về trạng thái của cơ thể và liệu nó có cần thêm thức ăn hay không.
Vì vậy, bạn có thể tự hỏi, tại sao những người thừa cân và có nhiều mỡ cơ thể vẫn tiếp tục ăn nhiều? Dường như điều đó không nên xảy ra. Từ góc độ tiến hóa, điều đó có lý khi chúng ta nên ăn thường xuyên như chúng ta có thể, ăn nhiều nhất có thể và ăn nhanh nhất có thể. Có các mạch trong não để thưởng cho việc ăn uống thường xuyên, ăn nhanh và nhồi nhét nhiều thức ăn vào người càng nhiều càng tốt vì từ góc độ tiến hóa thuần túy, thực phẩm rất khan hiếm và việc tìm kiếm thực phẩm thì nguy hiểm, dù đó là từ nguồn động vật hay không, và luôn luôn cạnh tranh.
Mỗi động vật,
bao gồm cả con người,
đều có một mạch
được lập trình sẵn
mà chúng ta sinh ra
với nó, mạch này chú ý
đến lượng thức ăn
có sẵn, bao nhiêu thức ăn
chúng ta đang nhận
hiện tại và bao nhiêu
chúng ta có thể nhận
trong tương lai,
và không đi sâu vào
các khía cạnh sinh học
của nhân hạt cong,
trong hai câu,
bạn có một vùng hypothalamus
gọi là nhân hạt cong.
Thực tế là khu vực này
chứa đựng
các tế bào thần kinh PMOC
và các loại tế bào thần kinh khác
điều chỉnh cảm giác đói
và sự no.
Và các tế bào thần kinh
trong nhân hạt cong
bắt đầu hoạt động
khi chúng ta nhìn thấy thức ăn
và nghĩ về thức ăn,
chúng thúc đẩy cảm giác đói
theo cách
phản hồi với hình dạng
của thực phẩm,
mùi vị của thực phẩm,
nhưng cũng tính đến lịch sử
trước đó
của các tương tác
với thức ăn đó
và nó cũng xem xét
bối cảnh xã hội.
Con đường nào?
Cách thức này hoạt động như thế nào?
Thực ra, bạn có thể khung
tất cả hành vi,
quyết định đúng
và quyết định sai
trong một mô hình
hộp khá đơn giản.
Chúng ta có kiến thức
về những gì chúng ta nên làm
trong một hộp, được chứ?
Chúng ta nên ăn cái đó,
không nên ăn cái đó,
nên chờ bữa tối,
không nên chờ bữa tối,
và sau đó chúng ta có
những gì chúng ta thực sự làm
trong một hộp khác.
Giữa hai hộp đó
là hai lực tác động
và những lực tác động đó
quan trọng một cách quyết định.
Những lực tác động đó
là các quá trình ổn định nội môi
điều chỉnh sự cân bằng
của các hệ thống khác nhau
trong cơ thể bạn,
nóng và lạnh,
thức hoặc ngủ,
dopamine và mong muốn
theo đuổi điều gì đó,
serotonin và mong muốn
chỉ thư giãn và nghỉ ngơi.
Vì vậy, các quá trình ổn định nội môi
và hệ thống thưởng
và khi chúng ta tiến
vào thảo luận
về chứng chán ăn
và bệnh ăn uống cuồng loạn cụ thể,
những gì bạn sẽ thấy
là chứng chán ăn và bệnh ăn uống cuồng loạn
không phải là sự phá vỡ
trong tâm lý
của những gì người ta nên làm
hoặc không nên làm.
Đó là sự gián đoạn
của các quá trình ổn định nội môi
và thưởng
đến mức mà quyết định
hoàn toàn bị gián đoạn
và trong nhiều trường hợp
không có sẵn
cho người bị chứng chán ăn hay cuồng ăn.
Bây giờ, tôi không muốn
trở nên trừu tượng ở đây.
Điều tôi đang nói là
người tự nhịn ăn
đến mức
họ có thể chết
và trong một số trường hợp
thật đáng buồn là họ đã chết,
họ có thể biết rõ ràng
rằng hành vi của họ
đang dẫn đến kết quả xấu
và thậm chí có thể là cái chết
và thế mà họ không thể
can thiệp
trừ khi họ nhận được
hỗ trợ lâm sàng đặc biệt
bởi vì các quá trình ổn định nội môi,
các tín hiệu từ cơ thể
và não nói rằng
bạn cần thức ăn,
những tín hiệu đó không được ghi nhận
theo cách giống như chúng
đối với những cá nhân khác
và chỉ như một gợi ý nhỏ
về hướng đi của chúng ta,
người bị chứng chán ăn có một loại công tắc
đã được bật
đến mức mà quyết định của họ
thực sự khá tốt.
Thậm chí nó có thể tốt hơn
của bạn
về đánh giá
nội dung dinh dưỡng của thực phẩm
nhưng thói quen của họ
bị gián đoạn
nên họ thậm chí không còn
nhận thức một cách rõ ràng
về thực tế
rằng họ đang đưa ra những
lựa chọn thực phẩm tồi tệ
và trong một số trường hợp
rất nguy hiểm.
Hóa ra, thói quen
và cách mà chúng ta xây dựng
và phá vỡ
và xây dựng lại thói quen mới
là một trong những
phương pháp điều trị
hiệu quả nhất
cho chứng chán ăn.
Tôi muốn nghỉ ngơi
một chút
và công nhận
nhà tài trợ của chúng tôi AG1.
AG1 là một loại nước uống vitamin khoáng
probiotic
cũng bao gồm
các prebiotic và adaptogen.
Là một người đã tham gia
nghiên cứu khoa học
gần ba thập kỷ
và trong lĩnh vực sức khỏe và thể hình
cũng lâu như vậy,
tôi liên tục tìm kiếm
những công cụ tốt nhất
để cải thiện sức khỏe tinh thần,
sức khỏe thể chất
và hiệu suất của mình.
Tôi đã phát hiện AG1
vào năm 2012,
rất lâu trước khi tôi từng
có một podcast
và tôi đã sử dụng nó
mỗi ngày kể từ đó.
Tôi thấy rằng nó cải thiện
tất cả các khía cạnh của sức khỏe của tôi,
năng lượng của tôi,
sự tập trung của tôi
và tôi cảm thấy
tốt hơn rất nhiều
khi tôi sử dụng nó.
AG1 sử dụng những thành phần
có chất lượng cao nhất
trong những sự kết hợp đúng
và họ liên tục
cải thiện công thức của mình
mà không làm tăng chi phí.
Thực tế,
AG1 vừa ra mắt
công thức nâng cấp mới nhất của họ.
Công thức thế hệ tiếp theo này
dựa trên nghiên cứu mới
về ảnh hưởng của probiotic
đến hệ vi sinh đường ruột
và giờ đây nó bao gồm
nhiều chủng probiotic
được nghiên cứu lâm sàng
cho thấy hỗ trợ
cả sức khỏe tiêu hóa
và sức khỏe hệ miễn dịch
cũng như cải thiện
độ đều đặn của ruột
và giảm đầy hơi.
Mỗi khi tôi được hỏi
nếu tôi chỉ có thể sử dụng
một bổ sung duy nhất,
bổ sung đó sẽ là gì,
tôi luôn nói là AG1.
Nếu bạn muốn thử AG1,
bạn có thể vào
drinkag1.com
slash Huberman.
Trong một khoảng thời gian giới hạn,
AG1 đang tặng miễn phí
một tháng sử dụng
dầu cá omega-3
cùng với một chai
vitamin D3
cộng với K2.
Như tôi đã nhấn mạnh
trước đây trên podcast này,
dầu cá omega-3
và vitamin D3
đã được chứng minh
có lợi cho mọi thứ
từ tâm trạng và sức khỏe não,
đến sức khỏe tim mạch,
đến trạng thái hormone khỏe mạnh
và nhiều hơn nữa.
Một lần nữa,
đó là drinkag1.com
slash Huberman
để nhận một tháng sử dụng miễn phí
dầu cá omega-3
cộng thêm một chai
vitamin D3
cộng với K2
với đăng ký của bạn.
Bây giờ hãy cùng nói về
chứng chán ăn,
sự từ chối
tiêu thụ đủ năng lượng
đến mức cá nhân
có nguy cơ tử vong
và nếu không phải chết,
thì là những rối loạn chuyển hóa nghiêm trọng,
thiếu mật độ xương,
v.v.
Một phân tích cẩn thận
thông qua dịch tễ học y tế
đã cho thấy
rằng bạn tìm thấy chứng chán ăn
thậm chí trong các nền văn hóa
và xã hội
nơi thực phẩm khan hiếm.
Điều đó thực sự nói lên
cơ chế sinh học.
Thông thường,
chứng chán ăn bắt đầu
trong giai đoạn tuổi thanh thiếu niên
xung quanh tuổi dậy thì.
Tuổi dậy thì
trên mức độ rất rộng
là bước phát triển quan trọng
và nổi bật nhất
mà bất kỳ ai trải qua
trong suốt cuộc đời của họ.
Cơ thể thay đổi,
não bộ thay đổi,
nhận thức thay đổi,
nhận thức về bản thân thay đổi.
Và hầu hết các thay đổi đó
đều do sự thay đổi
trong mạch điện
trong vùng hypothalamus.
Vì vậy, các tế bào thần kinh
kiểm soát
sự sản xuất
các hormone steroid giới tính
được gọi là,
những thứ như testosterone,
estrogen,
và các hormone liên quan,
prolactin,
v.v.
tất cả đều thay đổi
với tốc độ rất nhanh.
Hãy cùng nhìn vào
các khía cạnh bên trong.
Hãy cùng xem những gì được biết về mạch thần kinh và những loại cảm nhận cũng như hành vi mà mạch thần kinh đang điều khiển, nhằm hiểu rõ điều gì mà họ thực sự đang phải chịu đựng ở mức độ nguyên nhân, không chỉ là triệu chứng. Trước hết, có một thách thức trong việc nghiên cứu chứng biếng ăn (anorexia) vì ở đó, những gì bạn đang nghiên cứu về cơ bản là sự vắng mặt của một hành vi. Rất khó để nghiên cứu sự vắng mặt của một hành vi so với một hành vi. Vì vậy, họ đã thực hiện một số thí nghiệm với những bệnh nhân biếng ăn, cho họ một bộ sưu tập hình ảnh của các loại thực phẩm khác nhau và cho phép những bệnh nhân biếng ăn này sắp xếp các loại thực phẩm theo sở thích của họ về những gì họ sẽ chọn, về thành phần dinh dưỡng của thực phẩm, về hàm lượng calo. Họ đã hỏi những người biếng ăn này đánh giá thực phẩm và khi làm như vậy, họ có thể xác định được điều gì rất độc đáo đối với những người biếng ăn ở mức độ cảm nhận thực phẩm của họ. Những người biếng ăn, thay vì cảm thấy lo lắng khi có thực phẩm, lại có sự nhạy bén cao độ, một sự nhận thức vượt trội về hàm lượng chất béo của thực phẩm, gần như đạt đến mức độ như là những người có tài năng thiên bẩm về hàm lượng chất béo. Bây giờ, đó là một triệu chứng đã được biết đến của chứng biếng ăn, đặc biệt là những người biếng ăn trẻ tuổi, rằng họ có một nỗi ám ảnh với thực phẩm, hàm lượng calo, tỷ lệ chất dinh dưỡng vĩ mô, tức là tỷ lệ chất béo, protein và carbohydrate. Họ đang tích cực tránh những thực phẩm có hàm lượng chất béo cao, thực phẩm giàu calo và mặc định chọn những thực phẩm có hàm lượng calo rất thấp nếu họ phải ăn. Và điều này rất quan trọng bởi vì điều đó có nghĩa là chúng ta cần nhìn vào những vùng của não bộ điều khiển việc hình thành thói quen và thực hiện thói quen. Trong trường hợp của người biếng ăn, những thói quen ấy chính là nơi mà mọi thứ bắt đầu đi sai lệch và thúc đẩy hành vi ăn uống không lành mạnh, điều mà đáng buồn là thường dẫn đến cái chết hoặc ít nhất là kết quả y tế xấu. Và hóa ra, các vùng não liên quan đến việc hình thành và thực hiện thói quen là điểm can thiệp tốt nhất.
Vì vậy, bạn có các phản xạ và bạn có các quá trình thần kinh bao gồm những gì được gọi là các quá trình về đường đi và kết quả. Chúng ta có thể viết tắt quá trình về đường đi và kết quả thành DPO. DPO là cho tất cả các loại hành vi liên quan đến mục tiêu. Ví dụ, nếu bạn muốn đến cửa hàng tạp hóa để mua sắm một số đồ và sau đó trở về nhà, bạn sẽ nghĩ đến thời gian, mình có bao nhiêu thời gian? Ờ, mình có 45 phút để đến cửa hàng? Mất bao lâu để tới cửa hàng? Đường đi, mình sẽ lái xe theo hướng nào để đến đó? Mình sẽ điều hướng như thế nào trong cửa hàng tạp hóa? Kết quả, mình có thể vào và lấy được những món đồ mình cần và về nhà kịp thời không? Được chứ? DPO, đường đi, kết quả. Đó là một quá trình rất có ý thức mà yêu cầu ra quyết định và dựa vào phần thưởng. Bạn sử dụng các quá trình kiểu DPO này trong ngắn hạn để mua sắm đồ ăn và chọn một hàng tại cửa hàng tạp hóa và quyết định đường nào để trở về nhà, và bạn cũng sử dụng chúng để điều hướng trong các quá trình dài trong cuộc sống, cố gắng lấy bằng cấp hoặc nuôi dạy trẻ em hoặc vượt qua một năm đầy thử thách, v.v. Vậy thì đường đi và kết quả và toàn bộ quá trình đó phụ thuộc vào não trước của bạn, vỏ não trước. Vỏ não trước cho phép bạn lấy thông tin từ trí nhớ, kết hợp nó với thông tin về những gì đang xảy ra trong bối cảnh hiện tại và sau đó điều hướng hành vi, lời nói, v.v., của bạn hướng tới những kết quả nhất định. Ngược lại, các phản xạ không liên quan đến vỏ não trước theo cùng một cách. Thói quen và phản xạ, như một khi bạn đã biết cách đi bộ, không phụ thuộc vào vỏ não trước. Nó là tiềm thức như được gọi đôi khi, nhưng về cơ bản bạn không cần sử dụng các phần của não liên quan đến phân tích đường đi và kết quả. Nhưng về cơ bản, bạn có một vùng não và những người biếng ăn có một vùng não có liên quan đến việc đánh giá và ra quyết định xung quanh thực phẩm và sau đó một vùng não khác có liên quan đến việc tiêu thụ thực phẩm theo phản xạ và tránh những loại thực phẩm khác. Luôn có các hệ thống thân nhiệt và phần thưởng ảnh hưởng đến loại việc này.
Chà, trong não của người biếng ăn, hóa ra các hệ thống phần thưởng đã được gắn liền với việc thực hiện thói quen theo cách mà không tốt cho trọng lượng cơ thể, nhưng ít nhất từ góc độ mạch thần kinh thuần túy, phần thưởng bây giờ được dành cho việc tránh các loại thực phẩm nhất định và chỉ tiếp cận những thực phẩm rất ít calo và ít chất béo. Vậy thực sự có vẻ như có một chuyển đổi trong não của người biếng ăn mà thưởng cho họ bên trong. Họ cảm thấy tốt khi họ tránh một số thực phẩm và tiếp cận những loại thực phẩm khác. Vì vậy, đó không phải là một mô hình dựa trên sự thiếu thốn mà họ tự hành hạ bản thân hay ma sát (masochism) hay đang tích cực tránh thực phẩm để trừng phạt bản thân, điều đó rất thú vị bởi vì nhiều lý thuyết tâm lý học ủng hộ ý tưởng đó. Thay vào đó, một khi điều này chuyển thành một tập hợp thói quen, họ thực sự cảm thấy được thưởng. Họ cảm thấy tốt, có lẽ là từ sự giải phóng một chất điều chỉnh thần kinh khác gọi là dopamine, khi tiếp cận các thực phẩm có hàm lượng chất béo và calo thấp, và toàn bộ mạch não của họ đã bị lệch hướng để tránh những điều nhất định và thực sự họ được thưởng vì điều đó và họ cảm thấy tốt hơn rất nhiều so với việc họ ăn theo cách hỗ trợ trọng lượng khỏe mạnh.
Vậy làm thế nào để bạn phá vỡ một thói quen? Làm thế nào để bạn lập lại mạch não đang thực sự gây ra một phản xạ và trong trường hợp này là gây ra một phản xạ đang giết chết cá nhân đó hoặc ít nhất dẫn đến những kết quả về sức khỏe rất xấu? Cách mà bạn làm điều đó là thông qua một cơ chế nhận thức nơi bạn dạy cho cá nhân đó điều gì đang dẫn đến thói quen.
Vậy hãy cùng nói về những điều dẫn đến thói quen. Bởi vì những điều đó hóa ra lại chính là những điểm vào chính xác để thay đổi, loại bỏ và tái cấu trúc thói quen hướng tới những hành vi lành mạnh hơn. Có hai đặc điểm chính trong suy nghĩ liên quan đến các thói quen mà những người bị chán ăn thực hiện. Thứ nhất là điều được gọi là sự liên kết trung tâm yếu. Sự liên kết trung tâm yếu về cơ bản là một sự thiếu khả năng nhìn thấy cả bức tranh lớn qua những chi tiết nhỏ. Nó thể hiện sự nhạy bén và tập trung cao độ vào các chi tiết trong một môi trường nhất định. Bạn sẽ bỏ lỡ bức tranh toàn cảnh. Điều thứ hai là một thách thức trong việc chuyển đổi trạng thái; khi bạn xác định được một điều gì đó mà bạn đặc biệt quan tâm và điều đó tạo ra một phần thưởng nhất định cho người bị chán ăn, điều đó sẽ là xác định các thực phẩm có nhiều chất béo hoặc xác định món ăn duy nhất trên bàn mà người đó có thể ăn mà không ai hy vọng nhận ra rằng họ chỉ ăn đậu xanh và không động vào bất kỳ món ăn nào khác. Nếu bạn từng ăn một bữa với người bị chán ăn, họ thực sự trở thành bậc thầy trong việc cố gắng giữ cho mọi người không chú ý đến những gì họ đang làm, nghĩa là tập trung vào những thực phẩm ít béo, ít calo này. Điều thật đáng ngạc nhiên và cũng thực sự quan trọng là những kết quả này cho thấy rằng một khi bạn dạy cho những người bị chán ăn biết điều gì đang xảy ra với họ, rằng họ đang làm việc này, họ có thể can thiệp. Giờ đây, họ cần được hỗ trợ, đúng không? Một dạng trị liệu khác có vẻ hiệu quả với những người bị chán ăn, lý tưởng là kết hợp với việc tái cấu trúc thói quen này, là mô hình dựa trên gia đình. Các mô hình dựa trên gia đình đang bắt đầu nổi lên khá nhiều trong các môi trường trị liệu khác nhau. Các mô hình dựa trên trị liệu ngắn gọn về cơ bản là nơi mà toàn bộ gia đình được thông báo về những thách thức của cá nhân với một rối loạn ăn uống đặc biệt hoặc rối loạn khác và trong việc hiểu một số điều về sinh học và tâm lý xung quanh nó, họ ngừng lên án cá nhân đó, họ bắt đầu hỗ trợ cá nhân đó bằng cách chỉ dẫn họ đến những thói quen của chính họ mà họ quan sát, họ cho họ một số quyền tự chủ, họ nhận ra rằng không có gì thay đổi ngay lập tức, nhưng họ được dạy về những thứ như tính thần kinh linh hoạt và khả năng thay đổi não bộ của mình đáp ứng với trải nghiệm. Và vì thế tồn tại một mạng lưới hỗ trợ nội bộ hoàn chỉnh. Tất cả những điều này nằm dưới khái niệm trị liệu hành vi nhận thức, và tôi nên đề cập rằng các liệu pháp hành vi nhận thức thường được thực hiện kết hợp với các liệu pháp dược lý. Trước khi chúng ta chuyển sang nói về chứng bulimia và một số rối loạn liên quan, tôi muốn nói về một khía cạnh của chứng chán ăn mà rất thú vị, thực sự gây lo lắng, nhưng đã nhận được rất nhiều sự chú ý, đó là hình ảnh bản thân bị bóp méo. Trong tập về trầm cảm, chúng tôi đã nói về một khía cạnh rất mạnh mẽ của trầm cảm nặng mà đó là sự tự suy diễn chống lại bản thân mà những người bị trầm cảm dường như tin tưởng một cách chân thành và thậm chí tự suy diễn rằng họ đang hoạt động kém trong cuộc sống và rằng họ không có giá trị hoặc không đáng gì cả, v.v. Thực sự đó là một lời nói dối mà họ tin tưởng và các phát ngôn, cảm giác và hành vi của họ bắt đầu phản ánh lời nói dối đó. Họ không có ý thức về điều đó. Đó là lý do tại sao chúng tôi gọi đó là một sự tự suy diễn. Những người bị chán ăn thường sẽ thấy bản thân mình thừa cân hoặc không hoàn hảo theo những cách mà họ bị ám ảnh. Trong trường hợp của người bị chán ăn, vấn đề dường như là họ có một sự bóp méo chân chính về hình ảnh bản thân, đến mức họ không thực sự nhìn thấy bản thân một cách chính xác. Những nhận thức thị giác của họ sai lệch, và lý do chúng tôi biết điều này là nhờ một số nghiên cứu thực sự quan trọng và đẹp đẽ đã được thực hiện trong phòng thí nghiệm của đồng nghiệp tôi, Jeremy Balenson, tại Stanford. Điều thú vị thực sự về những nghiên cứu này là chúng cho chúng tôi cái nhìn sâu sắc vào khuyết tật cảm nhận mà những người bị chán ăn gặp phải. Tôi thực sự đã tham gia một trong những thí nghiệm này. Tôi may mắn không bị chán ăn, nhưng tôi đã thực hiện một số công việc với phòng thí nghiệm VR ở đó, và những gì bạn sẽ làm là điều chỉnh hình đại diện của chính mình đến mức mà bạn nghĩ rằng nó chính xác nhất có thể, và những người bị chán ăn thực sự bóp méo hình đại diện này. Nói cách khác, họ tạo ra một sự không phù hợp nghiêm trọng giữa nhận thức của họ về bản thân và thực tế. Thật vậy, điều đó dường như là đúng. Giờ đây, điều làm nhẹ nhõm, hoặc tôi nên nói là điều khuyến khích về một số liệu pháp mà chúng tôi đã nói trước đây, mô hình dựa trên gia đình, các phương pháp điều trị hành vi nhận thức, vâng, và cả các phương pháp điều trị bằng thuốc nữa, nhưng mô hình can thiệp thói quen này là khi một người bắt đầu thay đổi những điều đó, dường như rằng nhận thức về bản thân cũng theo sau, rằng nhận thức về bản thân dường như thay đổi cùng với sự thay đổi trong thói quen. Vì vậy, có vẻ như không hiệu quả khi cố gắng nói với ai đó, ôi trời ơi, bạn thật gầy, bạn thực sự cần ăn, điều đó không dường như có tác dụng. Họ просто không nhìn thấy bản thân theo cùng một cách mà bạn thấy họ. Và vì vậy, tôi đưa ra điều đó như một điểm để xem xét nếu bạn biết một ai đó bị chán ăn hoặc nếu bạn nhìn một người bị chán ăn và bạn nghĩ, làm thế nào mà họ vẫn còn phê phán lượng mỡ cơ thể nhỏ nhặt, thậm chí không tồn tại trên cánh tay của họ hoặc điều gì đó? Làm thế nào để điều đó xảy ra? Thực tế là não của họ, liên quan đến nhận thức, đặc biệt là những nhận thức thị giác, hoàn toàn sai lệch. Và may mắn thay, bằng cách thay đổi thói quen, bạn cũng tái cấu trúc những mạch não đó. Tôi muốn nghỉ ngắn và công nhận một trong những nhà tài trợ của chúng tôi, Function. Năm ngoái, tôi đã trở thành thành viên của Function sau khi tìm kiếm cách tiếp cận toàn diện nhất về xét nghiệm lab. Function cung cấp hơn 100 xét nghiệm lab tiên tiến giúp bạn có bức tranh tổng quan về sức khỏe toàn thân của mình. Bức tranh này cung cấp cho bạn cái nhìn về sức khỏe tim mạch của bạn, sự cân bằng hormone, chức năng miễn dịch, mức độ dinh dưỡng và nhiều hơn thế nữa.
Chức năng không chỉ cung cấp việc kiểm tra hơn 100 dấu hiệu sinh học quan trọng cho sức khỏe thể chất và tinh thần của bạn, mà còn phân tích kết quả và cung cấp những hiểu biết từ các bác sĩ hàng đầu có chuyên môn trong các lĩnh vực liên quan.
Ví dụ, trong một trong những bài kiểm tra đầu tiên của tôi với Chức năng, tôi đã phát hiện ra rằng mức thủy ngân trong máu của tôi tăng cao. Chức năng không chỉ giúp tôi phát hiện điều đó, mà còn cung cấp những hiểu biết về cách tốt nhất để giảm mức thủy ngân của tôi, trong đó có việc hạn chế tiêu thụ cá ngừ.
Tôi đã ăn rất nhiều cá ngừ, đồng thời cũng cố gắng ăn nhiều rau lá xanh hơn và bổ sung NAC và acetylcystein, cả hai đều có thể hỗ trợ sản xuất glutathione và giải độc. Và tôi phải nói rằng, qua bài kiểm tra thứ hai với Chức năng, cách tiếp cận đó đã phát huy hiệu quả.
Kiểm tra máu toàn diện là rất quan trọng. Có rất nhiều điều liên quan đến sức khỏe tâm lý và thể chất của bạn chỉ có thể được phát hiện qua xét nghiệm máu. Vấn đề là xét nghiệm máu luôn rất đắt đỏ và phức tạp. Ngược lại, tôi rất ấn tượng với sự đơn giản của Chức năng và mức chi phí của nó. Nó thực sự rất phải chăng.
Vì vậy, tôi đã quyết định tham gia vào ban cố vấn khoa học của họ, và tôi rất vui vì họ đang tài trợ cho podcast. Nếu bạn muốn thử Chức năng, bạn có thể truy cập vào functionhealth.com/huberman. Chức năng hiện đang có danh sách chờ với hơn 250.000 người, nhưng họ đang cung cấp quyền truy cập sớm cho các thính giả của podcast Huberman. Một lần nữa, đó là functionhealth.com/huberman để nhận quyền truy cập sớm vào Chức năng.
Được rồi, bây giờ hãy nói về chứng cuồng ăn, đó là việc ăn uống thái quá và sau đó là việc thanh lọc, thường bằng cách tự gây nôn hoặc bằng cách sử dụng thuốc nhuận tràng. Và sau đó chúng ta cũng sẽ nói về rối loạn ăn uống cưỡng bức, có nhiều đặc điểm tương tự như chứng cuồng ăn, nhưng thường không có việc thanh lọc.
Các tiêu chí được mô tả cho tôi là nếu ai đó thực hiện điều này ít nhất một lần một tháng trong khoảng từ hai đến ba tháng, thì điều đó có thể đủ điều kiện. Họ không đưa ra quyết định để ăn uống thái quá. Họ bị thúc đẩy từ bên trong để tiêu thụ nhiều thức ăn hơn mức họ cần. Và trong một số trường hợp, nhiều hơn cả điều họ muốn ăn.
Vì vậy, điều này rất giống với thói quen mà chúng tôi đã mô tả cho chứng biếng ăn. Nó gần như đã biến thành một phản xạ khi họ bắt đầu. Tất cả các tín hiệu homeostatic đều bị vượt qua. Tất cả các tín hiệu từ cơ thể, leptin, insulin, glucose, tất cả các thứ đó đều ở mức cao ngất ngưởng. Nhưng họ vẫn, như chúng ta đã biết, những người mà các nhà khoa học gọi là hyperphagic. Họ ăn như điên.
Có rất nhiều sự xấu hổ liên quan đến chứng cuồng ăn, thường là vì mọi người nôn mửa và thật khó để che giấu hành vi nôn mửa đó. Mọi người đều nhận thức được điều đó. Đặc điểm nổi bật của chứng cuồng ăn mà khiến nó khác biệt với chứng biếng ăn, ngoài thực tế là nó là ăn uống thái quá thay vì không ăn đủ, là sự thiếu kiểm soát mà họ gọi là kiểm soát ức chế. Và điều đó có thể không gây ngạc nhiên. Nhưng trước tiên, người mắc chứng cuồng ăn, khác với người mắc chứng biếng ăn, có tính chất bốc đồng cao và thường có những hành vi bốc đồng khác.
Vì lý do đó, nhiều phương pháp điều trị mà bạn thấy cho chứng cuồng ăn và rối loạn ăn uống cưỡng bức là những loại phương pháp điều trị mà dường như không hoạt động tốt, hoặc ít nhất là phần lớn thời gian cho chứng biếng ăn. Vì vậy, các loại thuốc làm tăng chất truyền đạt thần kinh serotonin, chẳng hạn như fluoxetine, còn được gọi là Prozac, Paxil, v.v., thường có thể hiệu quả trong việc điều trị chứng cuồng ăn.
Một số loại thuốc được sử dụng để điều trị rối loạn tăng động giảm chú ý và ADD, một số loại thuốc tương tự như Adderall, Vyvanse và những thứ tương tự cũng có thể được sử dụng để điều trị chứng cuồng ăn và rối loạn ăn uống cưỡng bức.
Tại sao điều đó có thể hiệu quả? Chà, bây giờ bạn đã quen thuộc với vỏ não trước trán. Vỏ não trước trán liên quan đến phân tích về thời gian, con đường và kết quả. Thời gian, con đường và kết quả là cách chúng ta tránh tính bốc đồng. Đó là cách chúng ta nghĩ, nếu điều này, thì điều kia; nếu điều đó, thì điều này, bạn có thể tưởng tượng rằng đối với những người mắc chứng ám ảnh cưỡng chế hoặc cho người mắc chứng biếng ăn, những mạch này quá hoạt động. Đối với người mắc chứng cuồng ăn, chính là mạch đó sẽ không hoạt động đủ.
Vì vậy, thực sự, nó hoàn toàn đối lập với những gì bạn thấy trong chứng biếng ăn. Thiếu tính bốc đồng này có nghĩa là thiếu kiểm soát vỏ não trước trán, điều mà chúng tôi gọi là kiểm soát từ trên xuống. Họ trở nên bốc đồng hơn. Vì vậy, những người mắc chứng cuồng ăn gặp vấn đề với sự bốc đồng và do đó, các loại thuốc có thể làm tăng serotonin và đôi khi là những loại thuốc làm tăng dopamine và norepinephrine trong não, cho phép kiểm soát từ trên xuống tốt hơn. Và đó cũng là lý do tại sao chúng được sử dụng để điều trị ADHD và rối loạn thiếu chú ý.
Những loại thuốc này có xu hướng tạo ra sự tập trung cao và có xu hướng đẩy não và chế độ xử lý chung về một hướng mà bạn nghĩ, nếu điều này, thì điều kia; nếu điều này, thì điều kia. Vì vậy, dự đoán các kết quả. Liệu các can thiệp hành vi có hiệu quả đối với chứng cuồng ăn không? Trong một số trường hợp, có, với điều kiện rằng các can thiệp đó được thực hiện đủ sớm. Dù sao thì, can thiệp hành vi kết hợp với các can thiệp dựa trên thuốc luôn hiệu quả hơn bất kỳ một trong hai loại riêng lẻ.
May mắn thay, có một bộ thuốc đủ lớn có thể giúp đỡ với chứng cuồng ăn. Chúng ta có, một mặt, chứng biếng ăn, có vẻ như là sự gián đoạn trong thói quen và sự kết hợp của những thói quen không lành mạnh, trong trường hợp này là hạn chế thực phẩm, với con đường thưởng. Còn ở mặt trái, chúng ta có rối loạn ăn uống cưỡng bức và chứng cuồng ăn, trong đó một thói quen rất không lành mạnh của việc ăn uống thái quá, đôi khi theo sau bởi việc thanh lọc, không nhất thiết phải kết hợp với phần thưởng.
Họ cảm thấy khủng khiếp khi làm điều đó, đúng không? Người mắc chứng biếng ăn cảm thấy tuyệt vời về việc hạn chế lượng thực phẩm của họ. Họ cảm thấy như họ đang thắng một loại trò chơi nào đó. Mạch dây bị lật ngược theo một cách nào đó. Với chứng cuồng ăn, họ cảm thấy khủng khiếp về việc ăn uống thái quá. Có sự xấu hổ to lớn. Họ không thể kiểm soát bản thân. Phần thưởng được thiết lập trước hành vi.
Phần thưởng được tạo ra bằng cách thu hút họ đến với thức ăn và làm cho thức ăn trông giống như một cái gì đó vô cùng hấp dẫn, và không có sự ngắt quãng nào của sự thôi thúc. Không có cách nào để họ ngừng loại hành vi đó. Tôi nghĩ rằng đối với những ai biết về người mắc chứng chán ăn hoặc đã quan sát chứng chán ăn, thật khó để chứng kiến ai đó tự nhịn ăn đến gần cái chết hoặc chết. Cũng không kém phần đáng lo ngại là một người có một lượng thức ăn dồi dào mà lại ăn uống thái quá và sau đó cảm thấy tồi tệ về điều đó. Vì vậy, đây là những chủ đề nặng nề. Đây là những chủ đề mà, thực sự thì, không ai muốn nói đến trừ khi họ biết ai đó đang phải chịu đựng hoặc chính bản thân họ đang phải chịu đựng. Những gì tôi đã cố gắng làm hôm nay là cố gắng cho bạn một cái nhìn sâu sắc về những gì thực sự ẩn sau những thứ mà chúng ta gọi là rối loạn ăn uống. Tôi hy vọng tôi đã làm được điều đó ở cấp độ sinh học, mạch thần kinh, cơ chế, nội tiết học và một phần nào đó của tâm lý học. Như với bất kỳ tập nào của podcast này, nhưng đặc biệt là khi chúng ta nói về các vấn đề sức khỏe tâm thần và rối loạn sức khỏe tâm thần, rối loạn hành vi, không có cách nào tôi có thể bao quát một cách toàn diện tất cả các hình thức điều trị khác nhau. Những điểm chính hôm nay là chúng ta nên đặt câu hỏi, ăn uống lành mạnh là gì đối với chúng ta? Làm thế nào để chúng ta phát triển một mối quan hệ với thực phẩm để chúng ta có thể thưởng thức thực phẩm, hy vọng là cả về mặt xã hội và một mình, nhưng không được ám ảnh và cưỡng bức về nó? Hôm nay, chúng tôi đã tập trung vào các hành vi liên quan đến thực phẩm cực đoan thực sự được coi là các rối loạn chính thức. Chúng có trong các tài liệu tâm thần học và có thể được chẩn đoán và chúng là những mối lo ngại sức khỏe nghiêm trọng. Chúng không chỉ gây ra những rắc rối tâm lý và lo lắng cho những người mắc phải và những người xung quanh họ, mà chúng thật sự là những mối lo ngại về sức khỏe. Tôi muốn nhấn mạnh rằng chứng chán ăn tâm thần (anorexia nervosa) là rối loạn tâm thần chết người nhất với một khoảng cách lớn. Và nếu bạn xem xét thống kê về số lượng người mắc chứng rối loạn ăn uống và số người chết vì rối loạn ăn uống, không cách xa lắm so với số người chết do tai nạn ô tô. Tôi rất muốn bạn ghi nhớ mô hình mà tôi đã được truyền dạy mà tôi nghĩ là rất mạnh mẽ cho việc suy nghĩ về mọi loại vấn đề, không chỉ về ăn uống, mà còn tất cả các loại hành vi và nhận thức mà bạn có một hộp cho những gì bạn nghĩ, một hộp cho những gì bạn làm, và cái gì đang can thiệp giữa chúng? Tại sao bạn có thể biết điều tốt hơn mà không làm tốt hơn? Vâng, đó là vì bạn cũng phải đối phó với các quá trình sinh lý chuẩn xác tiềm thức và các quá trình thưởng. Và những điều đó thường bị gián đoạn theo những cách mà chúng ta thấy bản thân làm những điều không tốt cho chúng ta hoặc không tốt cho người khác. Nhưng may mắn thay, có một món quà tuyệt vời, đó là kiến thức về kiến thức có thể cho phép bạn làm tốt hơn mà không có nghi ngờ gì, và rằng kiến thức về kiến thức cho phép bạn làm tốt hơn theo thời gian dẫn đến hiện tượng tuyệt vời này được gọi là tính dẻo thần kinh (neuroplasticity), về cơ bản được dịch thành việc làm tốt hơn theo thời gian, ngay cả khi khó khăn, cuối cùng sẽ làm cho việc làm tốt hơn trở thành một phản xạ. Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, tôi muốn cảm ơn bạn vì thời gian và sự chú ý của bạn, và cảm ơn bạn vì sự quan tâm đến khoa học. Và như đã đề cập ở phần đầu của tập hôm nay, chúng tôi hiện đã hợp tác với các sản phẩm bổ sung Momentus vì họ tạo ra các công thức với một thành phần xác định có chất lượng tuyệt đối cao nhất, và họ giao hàng quốc tế. Nếu bạn vào livemomentus.com slash Huberman, bạn sẽ tìm thấy nhiều loại thực phẩm bổ sung đã được thảo luận trong các tập khác nhau của podcast Huberman Lab, và bạn sẽ tìm thấy các giao thức khác nhau liên quan đến những thực phẩm bổ sung đó.
精神科和心理學界有明確的標準來定義像厭食症、暴食症、暴飲暴食症等問題,這些都是我們會討論的。但在我們進行討論時,我想強調的是,自我診斷既可以是件很棒的事情,也可以是非常危險的事情。當人們了解某一特定疾病的症狀時,無論這種疾病是什麼,都會有一種誘惑,去問自己:“我有這個嗎?”或者,“我認識的某某有這個嗎?”我們容易將自己或他人診斷為有或沒有特定的疾病。然而,診斷真的需要由受過專業訓練的人來進行,並且必須具備豐富的專業知識,能夠識別症狀,特別是一些更微妙的飲食失調症狀。如果你覺得自己可能有這種特定疾病,或者你認識的人有這種疾病,我會認真看待這一點,但我建議你把這些資訊帶給一位合格的醫療專業人員,他們能夠進行診斷或排除可能的疾病。
我想暫時休息一下,並介紹我們的贊助商之一,Element。Element是一種電解質飲料,擁有你所需的一切,而沒有你不需要的東西。這意味著電解質,鈉、鎂和鉀的含量正確,但不含糖。適當的水分補充對於最佳的腦部和身體功能至關重要。即使是輕微的脫水也可能降低認知和身體表現。獲得足夠的電解質也很重要。電解質,鈉、鎂和鉀對於全身細胞的正常功能至關重要,尤其是神經元或神經細胞。飲用溶解在水中的Element使確保你獲得充足的水分和電解質變得非常簡單。為了確保我獲得足夠的水分和電解質,我會在早上剛醒時將一包Element溶解在約16到32盎司的水中,並且基本上是早晨第一件事就飲用。我還會在任何運動過程中飲用溶解在水中的Element,尤其是在熱天時,當我大量出汗並失去水分和電解質的時候。Element有很多美味的口味。我喜歡覆盆子口味和柑橘口味。目前,Element有一款限量版的檸檬口味,味道絕對美味。我不想說我特別喜歡某一款,但這款檸檬口味和我最喜歡的那款,覆盆子或西瓜,差不多。因此,我無法只挑選一種口味,我都喜歡。如果你想試試Element,你可以去drinkelement.com slash Huberman,拼寫為drink L-M-N-T dot com slash Huberman,領取一個免費的Element樣品包,前提是你購買任何Element飲品。再次重申,網址是drinkelement.com slash Huberman,以領取免費樣品包。
那麼,什麼是飲食失調呢?我們需要退後一步,並承認每個社會、每個文化、每個家庭和每個人在食物方面都有不同的關係。然而,飲食失調有特定的標準,讓我們能夠定義它並考慮不同的治療模式,這是針對特定症狀,特別是這些疾病的心理和生物症狀。
主要的飲食失調有哪些呢?厭食症,即通常所稱的厭食症,或許是所有飲食失調中最流行和最危險的。事實上,厭食症是所有精神疾病中最危險的,甚至比抑鬱症更危險。未經治療的厭食症死亡機率非常高。令人難過的是,厭食症的患病率是非常高的。如果你在網上查詢或者諮詢合格的專業人士,基本上可以認為是無法攝取足夠的食物來維持健康體重。你會看到許多非常令人擔憂的症狀,特別是那些已經厭食一段時間的人,由於他們攝取的熱量少於消耗的熱量,通常會導致肌肉質量的一般損失。他們的心率會很低,這是身體和大腦試圖降低能量消耗的表現。他們可能會有低血壓,有時會發生暈厥、骨密度下降、骨質疏鬆、女性月經失調以及各種腸道和免疫功能的障礙。因此,厭食症有許多可怕的症狀,這真的將厭食者置於一個非常危險的狀態,這也是為什麼未經治療的厭食症的死亡率極高。
現在,有關厭食症的一個誤解是,它源於對完美主義的過度強調,或者因為在社交媒體和廣告中有著極其纖細和健康或肌肉發達人物的形象,個人看著自己並與那些形象進行比較,並認為自己無法達到標準,從而產生厭食症。然而,結果卻並非如此。如果你查看近10年或20年的厭食症患病率,並將其與厭食症第一次被識別(約在1600年代甚至更早)時的情況進行比較,你會發現,厭食症的患病率並沒有上升。經典定義的厭食症在過去100年、200年、300年和400年中幾乎保持相同的患病率,這令人難以置信,也真實地說明了生物學因素對所謂的厭食症有強烈貢獻的可能性。厭食症在女性中非常常見,大約佔1%到2%,且典型的發病年齡是在青春期附近,但也可能在以後的人生中出現。
事實上,對於厭食症的識別和診斷往往發生在二十出頭,但如果回顧這些個體的歷史,通常會發現早在青少年早期甚至更早時期就有厭食症的徵兆。當然,男性也可能患有厭食症,但厭食症神經症在女性和年輕女孩中的發生率似乎是男性和年輕男孩的十倍。那麼,什麼是饑餓,什麼是飽足呢?飽足,當然,就是感到滿足或覺得我們已經吃夠了。我想提醒大家關於大腦和身體之間進行溝通的基本機制。身體定期向大腦傳達兩種信息,尤其是在進食方面,而這兩種信息是機械信息和化學信息。當你的胃部飽滿時,它會向你的大腦發送純粹基於這種機械性飽滿的信號。這與營養無關,它只是說:“我飽了,因此不必再感到餓。”不會驅使你去尋找或攝取食物。而當我們的腸道空的時候,即使我們擁有足夠的營養或身體脂肪儲備,我們往往會更加關注食物。因此,體積和機械影響深刻影響著我們的思維以及我們考慮是否行動的方式。同樣,化學影響也是如此。當我們攝取食物時,我們的血糖上升。這種信息通過神經通路和荷爾蒙通路傳送到大腦。尤其是,我們腸道內有神經元會向腦幹的某些區域發送信號,這些區域涉及飽足感,讓我們感覺到我們的系統中有足夠的食物。所以這就是化學信息。那麼,饑餓、進食和飽足是如何調節的呢?通過機械和化學信號來實現。你有,我有,我們都有下丘腦中的神經元,這些神經元觸發進食,還有神經元觸發進食的停止或中斷。你的下丘腦位於大腦前部的底部,坐落於你的上顎上方。下丘腦包含許多不同類型的神經元,包括刺激性活動和欲望的神經元,調節體溫的神經元,以及控制食慾和停止進食的神經元。在你下丘腦的某個特定區域有兩種類型的神經元是相關的。所謂的POMC神經元,這些是前催腦啡色素神經元,傾向於通過另一種激素——黑色素刺激激素來抑制食慾。而你還有一類稱為AGRP神經元的神經元。AGRP神經元是刺激進食的神經元,它們會對食物產生一種焦慮或興奮感。如果你消除或殺死這些神經元,在實驗鼠模型中已有所實踐,但也有一些人類擁有對這些AGRP神經元的病變或神經毒性影響。你會發現他們沒有食慾,完全不想吃東西。相反,若刺激這些AGRP神經元,或在一些人類中有小腫瘤靠近這些AGRP神經元,他們會變得暴飲暴食,吃到快要爆炸的地步。現在,身體傳回的信號告訴大腦有不同水平的營養物質存在。這一般來自三個來源。第一個是體脂肪。我們擁有的體脂肪越多,分泌的激素——瘦素(leptin)就越多。瘦素從體脂肪中分泌,進入大腦並抑制食慾。並且值得注意的是,瘦素信號在患有厭食症、肥胖症和某些形式的暴食症的人中被破壞。體脂肪還有另一個相當有趣的作用,與厭食症有關。當體內的脂肪水平和瘦素濃度足夠,瘦素信號到達大腦時,下丘腦和腦垂體能夠註冊到這種信號,並在完全潛意識的狀態下觸發女性卵子的釋放和男性精子的生成。因此,當體脂儲備非常低時,月經停止或精子生成減少甚至停止的原因在於瘦素無法足夠到達下丘腦和腦垂體,而它們則會停止信號的傳遞,包括促性腺激素釋放激素、黃體生成素、濾泡刺激素等,這些激素會傳送到卵巢或睪丸,導致卵巢和睪丸排卵或生成更多的精子。因此,你擁有兩類神經元,一類擔任加速器,即AGRP神經元,告訴你“吃,吃”,並讓你感到對食物的興奮,另一類則是PMOC神經元,抑制飢餓,像是一個剎車,而身體也在不斷地告訴大腦身體的狀態,以及是否需要更多的食物。所以你可能會問,為什麼那些超重且擁有大量體脂肪的人,還是會繼續吃得很多?這似乎不應該發生。從進化的角度來看,這就意味著我們應該儘可能多地、頻繁地、迅速地進食。大腦中有電路獎勵經常進食、快速進食以及儘可能多地攝取食物,因為從純粹的進化角度來看,食物是稀缺的,尋找食物是危險的,無論是來自動物來源還是其他來源,並且一直都是競爭性的。
每一種動物,包括人類,都有一個與生俱來的電路,這個電路會關注食物的可獲得量、我們現在得到的食物量,以及未來可能獲得的食物量。且不談弓狀核生物學的複雜性,簡單來說,你有一個叫做弓狀核的下丘腦區域。這實際上是容納這些PMOC神經元和其他類型神經元的地方,這些神經元會調節飢餓和飽腹。當我們看到食物並思考食物的時候,這些弓狀核中的神經元開始活躍,它們以一種對食物外觀、氣味的反應方式來驅動飢餓,還會考慮到我們過去與該食物的互動歷史,並考慮社交背景。這個過程是怎麼運作的呢?其實,可以將所有行為、良好的決策和不良的決策用一個相當簡單的方框圖來框架。我們在一個方框中擁有應該怎麼做的知識,對嗎?我們應該吃這個,不應該吃那個,該等晚餐,不該等晚餐;然後在另一個方框中是我們實際上所做的。在這兩個方框之間是兩個介入力量,這些介入力量至關重要。這些介入力量是調節你身體內不同系統之間平衡的穩態過程,熱與冷、清醒或睡眠、以及多巴胺與追求事物的渴望、血清素與放鬆和平靜的渴望。因此,穩態過程和獎勵系統在這裡扮演重要角色。當我們接下來專門討論厭食症和暴食症時,你會看到,厭食症和暴食症並不是對「應該做什麼或不應該做什麼」心態的崩壞,而是對這些穩態和獎勵過程的干擾,導致決策過程完全中斷,在許多情況下,對於厭食症或暴食症患者來說,這種決策能力是不可用的。
現在,我不想說得太抽象。我的意思是,那些讓自己饑餓到可能會死的人,在某些情況下可悲地死亡,他們可以明確地知道自己的行為會導致糟糕的結果,甚至可能會死亡,但卻無法干預,除非得到特定的臨床幫助,因為穩態過程、身體和大腦發出的需要食物的信號,並不像對其他人那樣清晰。而且,厭食症患者的思維中好像有一個開關被翻轉,導致他們的決策能力實際上相當好。在評估食物的營養成分方面,甚至可能比你更出色,但他們的習慣被干擾,所以他們甚至無法意識到自己正在做出可怕的,甚至在某些情況下非常危險的食物選擇。事實證明,習慣以及我們建立、打破和重建新習慣的方式是治療厭食症最有效的方法之一。我想稍作休息,并感謝我們的贊助商AG1。AG1是一種維他命、礦物質和益生菌飲品,還包含益生元和適應原。作為一名參與研究科學近三十年的人,並且在健康和健身領域也有同樣長的經驗,我不斷尋找改善心理健康、身體健康和表現的最佳工具。我在2012年發現了AG1,那時候我還沒有播客,從那以後我每天都在服用。我發現這改善了我所有的健康面向、我的能量和專注力,當我服用它時我感覺要好得多。AG1使用最高品質的成分、最佳的組合,並不斷改善他們的配方而不提高價格。事實上,AG1剛剛推出了他們最新的配方升級。這個下一代配方是基於對益生菌對腸道微生物組影響的新研究,現在包括幾種臨床研究過的益生菌菌株,顯示能支持消化健康和免疫系統健康,並改善腸道規律性,減少腹脹。每當有人問我如果只能選擇一種補充劑,那會是什麼時候,我總是說AG1。如果你想試試AG1,可以訪問drinkag1.com/slash Huberman。在有限的時間內,AG1還贈送一個月的免費omega-3魚油,並附上一瓶維他命D3加K2。正如我之前在這個播客中強調的,omega-3魚油和維他命D3已被證明有助於改善情緒和大腦健康、心臟健康、健康的荷爾蒙狀態等等。再一次,請訪問drinkag1.com/slash Huberman,以獲得一個月的免費omega-3魚油加一瓶維他命D3加K2作為您的訂閱獎勵。現在讓我們談談厭食症,這是一種未能攝取足夠能量的情況,以至於個體面臨死亡風險。如果不至於死亡,則可能面臨嚴重的代謝障礙、缺乏骨密度等。透過醫學流行病學的仔細分析顯示,即使在食品短缺的文化和社會中也可以發現厭食症。這真的是反映了一種生物機制。通常,厭食症在青少年時期開始,正好在青春期期間。青春期,從非常廣義的層面來看,是任何人一生中最重要且最戲劇性的發展步驟。身體改變,大腦改變,認知改變,自我認知改變,而這些變化大多都是由下丘腦中神經回路的變化驅動的。因此,控制所謂的性類固醇激素(比如睾酮、雌激素及相關激素、催乳素等)生成的神經元都在以非常快的速度改變。讓我們深入了解一下這些變化。
讓我們來看看已知的
有關神經電路的資訊,
以及這些神經電路所驅動的
知覺和行為,
以便了解
他們在根源層面上真正
所遭受的痛苦,
而不僅僅是症狀。
首先,
研究厭食症面臨挑戰,
因為在厭食症中,
你基本上研究的是
行為的缺失。
研究行為的缺失
與研究行為相比
是非常困難的。
因此,他們對厭食症患者
進行了一些實驗,
給他們呈現一系列
不同食物的圖片,
並允許這些厭食症患者
根據偏好排列這些食物,
關於他們會選擇的食物,
關於食物的營養成分,
以及熱量含量。
他們基本上要求這些厭食症患者
評估食物,
通過這樣的方式,
他們能夠
識別出一些
在食物知覺層面上
對厭食症患者來說
非常獨特的東西。
厭食症患者並不是在食物面前感到焦慮,
而是對食物的脂肪含量
有一種超敏感的覺察能力,
幾乎達到一種
脂肪含量的才能者的程度。
現在,眾所周知,
厭食症,特別是年輕的厭食症患者,
對食物、熱量含量、
大營養素比例,
即脂肪、蛋白質和碳水化合物的比例,
有一種類似癡迷的情況。
他們積極避免
高脂肪食物、
高熱量食品,
而一旦不得不吃的時候,
則偏向選擇
非常低熱量的食物。
這一點非常重要,
因為這意味著
我們需要關注
驅動習慣形成
和習慣執行的大腦區域。
在厭食症的情況下,
這些習慣正是
問題開始出現的地方,
並驅動這種
非常功能障礙的、
飲食不足的行為,
而可悲的是,
這往往導致死亡,
或至少
嚴重的醫療後果。
結果發現,
與習慣形成
和執行相關的大腦區域
是最佳的介入點。
因此,
你有反射作用,
而且有神經過程,
這些過程包括
所謂的
持續時間路徑
和結果類型過程。
持續時間路徑的
結果類型過程
我們可以用DPO來簡化。
DPO是
適用於所有類型
目標相關行為的縮寫。
例如,
如果你想
去雜貨店
買一些東西
然後回家,
你會考慮
持續時間,
我還有多長時間?
好吧,
我有45分鐘
可以到達商店嗎?
到商店需要多長時間?
路徑,
我將以哪條路
駕駛去那裡?
我將以哪種方式
在雜貨店裡導航?
結果,
我能否進去
購買我需要的物品
並及時回家?
好嗎?
DPO,持續時間路徑結果。
這是一個非常有意識的
過程,需要
決策,
並且以獎勵為基礎。
你在短期內使用這些
DPO類型的過程
來購買雜貨,選擇
在雜貨店裡的排隊,
並決定回家的
行駛路線,
而且你也在生活中使用它們
來導航
那些漫長的過程,
比如獲得學位
或撫養孩子
或度過
特別具挑戰性的一年,
等等。
所以持續時間路徑結果
以及整個過程
依賴於你的
前額葉,
這個前額葉皮層。
前額葉皮層
使你能夠
從記憶中
提取資訊,
將其與
當前情境下
發生的事情的資訊
結合起來,
然後指導
你的行為、
說話等等,
朝著特定的結果。
另一方面,
反射作用
並不以相同的方式
涉及前額葉皮層。
習慣和反射,
一旦你知道
如何走路,
就不依賴
前額葉皮層。
這是一種被稱為
潛意識的狀態,
但基本上你不必使用
參與持續時間路徑
和結果類型分析的大腦部位。
但基本上
你擁有一個大腦區域,
而厭食症患者則有一個
參與評估
和飲食决策的
大腦區域,
以及另一個大腦區域
參與特定食物的
反射性攝取
和其他食物的
反射性避免。
這種事情總是
受到內穩態
和獎勵系統的影響。
而在
厭食症患者的大腦中,
發現獎勵系統
已經與
習慣執行
相連接,
以對身體重量
不健康的方式,
但至少
從純粹的神經電路角度來看,
獎勵現在是
給予的,
這種化學獎勵
在大腦中
是因為避免
特定食物,
而只能接近
這些非常低熱量、
低脂肪的食物。
所以,的確
似乎在厭食症患者的大腦中
有一個內部獎勵
的開關翻轉。
當他們避免
某些食物時,
他們感覺良好,
而當他們接近
其他食物時,
他們也感覺良好。
所以這不是
基於剝奪的模型,
他們並不是
在鞭策自己,
或施加苦痛,
或主動
避免食物
以懲罰自己,
這點很有趣,
因為許多
心理學理論
都支持這一觀點。
相反,
一旦這種情況轉變為一組
習慣,
他們其實
會得到一種
獎勵的感覺。
他們感覺良好,
大概是因為
釋放了一種不同的
神經調節物質
叫多巴胺,
當他們接近
低脂肪、
低熱量含量的食物時,
所以他們
整個大腦電路
都偏向於避免
特定的事物,
而且他們實際上
因為這個而獲得獎勵,
而他們感覺良好。
他們感覺比
以健康的
支持體重的方式進食時
要好。
那麼你如何
打破一個習慣?
如何重塑
引起反射的
大腦電路,
在這種情況下
引起一種反射,
正在殺害
個體,
或者至少導致
非常糟糕的
健康後果?
你這樣做的方法是
通過一種認知
機制,
那就是
教導個體
到底是什麼
導致了習慣的形成。
讓我們來談談那些導致習慣形成的要素,因為這些恰好是改變、消除和重塑習慣以朝著更健康行為的關鍵切入點。
涉及厭食症者的習慣時,有兩個主要的思維特徵。第一是被稱為「弱中心一致性」。弱中心一致性本質上是一種無法看清全局的能力。它是一種對特定環境中的細節過度專注和敏銳的狀態。你會錯過大局。另一個特徵是轉換思維的挑戰,當你辨識出那些對厭食症者特別感興趣且能帶來某種獎勵的事物時,比如辨識出高脂肪的食物,或者找出桌上唯一可以在不引起旁人注意情況下食用的食物, 厭食症者可能只會吃青豆而不碰其他食物。
如果你曾經與一位厭食症者共進餐,他們實際上在努力使他人對他們所做的事保持警覺,這就是專注於這些低脂低卡路里的食物。驚人且重要的是,當你告訴厭食症者他們正在經歷的事情時,他們其實可以介入。現在,他們需要支持,對吧?另一種似乎對厭食症者有效的治療形式是家庭為基礎的模型,理想上這種方法應與習慣重塑相結合。家庭為基礎的模型現在在各種治療設置中開始得到廣泛應用。簡而言之,治療模型基本上是讓整個家庭了解個體在某種飲食失調或其他障礙中所面臨的挑戰,並理解其背後的一些生物學和心理學,使得他們開始停止譴責,轉而支持這個個體,引導他們觀察自己的習慣,給予他們一定的自主權。他們意識到這一切的改變不會一夜之間發生,但同時他們也學會了神經可塑性等知識,以及如何根據經驗改變大腦。
因此,整個內部支持網絡應運而生。所有這些都納入了認知行為療法的範疇,我應該提到,認知行為療法往往與藥物療法結合進行。在我們開始談論貪食症和一些相關的障礙之前,我想談談厭食症的一個非常有趣且令人擔憂的方面,那就是扭曲的自我形象。現在,在談到抑鬱症的那一集中,我們提到了一個非常強大的重度抑鬱症特徵,即這種反自我的捏造,患有抑鬱的人似乎真心相信並甚至會捏造自己在生活中表現不佳、毫無價值等事實。這是一種他們相信的謊言,他們的陳述、感受和行為開始反映這個謊言。他們並未意識到這一點,因此我們稱之為捏造。
厭食症者通常會將自己視為過重或不完美,這種觀點在他們心中形成一種強烈的癡迷。以厭食症者為例,問題似乎在於他們自我形象的真正扭曲,甚至達到無法準確看清自己。這種視覺感知是錯誤的,我們知道這一點是因為我同事Jeremy Balenson在斯坦福大學的實驗室進行了一些非常重要且美麗的研究。這些研究非常有趣,因為它們讓我們窺見了厭食症者的知覺缺陷。
我實際上參加過其中一個實驗。我很幸運不患厭食症,但我曾在他們的虛擬實境實驗室完成了一些工作,而你能做的就是根據自己的感知調整這個化身(虛擬角色),直到你認為它能夠最準確地反映自己的樣貌,而厭食症者在這方面實際上是大幅扭曲這個化身。換句話說,他們在自我感知與現實之間創造了一個嚴重的不匹配。因此,事情的確似乎是這樣的。
現在,令人安慰或應該說令人鼓舞的是,我們之前提到的幾種療法,包括家庭為基礎的模式、認知行為治療,以及藥物治療,還有這些習慣干預模型,似乎當人們開始改變這些事物時,自我感知也會隨之而改變,這種自我感知似乎與習慣的變化同步而變化。因此,僅僅告訴某人「哎呀,你真瘦,你真的需要吃東西」似乎不起作用。他們根本無法像你那樣看待自己。
如果你認識厭食症者,或者看著一位厭食症者,心想他們怎麼對自己三頭肌上微薄甚至不存在的脂肪如此挑剔?這是怎麼回事?這是因為他們的大腦與知覺,特別是視覺知覺方面,完全錯誤。幸運的是,通過改變習慣,你也在重塑那些電路。
我想先休息一下,感謝我們的一位贊助商——Function。去年,我成為Function的會員,因為我在尋找最全面的實驗室檢測方法。Function提供超過100項先進的實驗室檢測,為你提供身體健康的關鍵快照。這個快照讓你了解心臟健康、荷爾蒙健康、免疫功能、營養水平等等。
功能不僅提供對超過100種關鍵生理和心理健康生物標記的測試,還分析這些結果並提供來自相關領域專家的頂尖醫生的見解。例如,在我第一次使用功能的測試中,我了解到我的血液中汞的濃度偏高。功能不僅幫助我發現這一點,還提供了如何最好地降低我的汞水平的見解,包括限制我的金槍魚消費。我之前吃了很多金槍魚,同時也努力多吃綠葉蔬菜,並補充NAC和乙醯半胱氨酸,這兩者都可以支持穀胱甘肽的生成和排毒。我應該說,通過進行第二次功能測試,這種方法很有效。全面的血液測試至關重要。有許多與你的心理和生理健康相關的東西只能透過血液測試檢測出來。問題是血液測試一直非常昂貴且複雜。相比之下,功能的簡便性和成本水平讓我印象深刻。它非常實惠。因此,我決定加入他們的科學顧問委員會,我很高興他們贊助了這個播客。如果你想嘗試功能,可以訪問functionhealth.com/Huberman。功能目前有超過25萬人的候補名單,但他們正在為Huberman播客的聽眾提供提前訪問的機會。再次提醒,訪問functionhealth.com/Huberman以獲得功能的提早訪問。
好的,那麼我們來談談暴食症,這是一種過度進食然後清除,通常是通過自我催吐或吞服瀉藥來實現。接下來,我們也會談談暴食飲食障礙,它有很多與暴食症相同的特徵,但通常不會進行清除。根據我所了解的標準,如果一個人這樣做大約每月至少一次,持續兩到三個月,那麼它很可能符合條件。他們不是主動決定過度進食,而是內心驅動著他們攝入遠超過他們所需的食物。在某些情況下,甚至超過他們想要吃的食物。因此,這與我們為厭食症描述的習慣非常相似。一旦開始下來,幾乎就變成了一種反射行為。所有的恆定信號都被覆蓋了。來自身體的所有信號,如瘦素、胰島素、葡萄糖,所有這些指標都高得驚人。然而,他們就像我們所謂的「食慾過度」一樣,吃得異常。與暴食症相關的羞愧感非常強烈,通常因為人們會嘔吐,而這種嘔吐行為很難隱藏,別人會注意到。暴食症的典型特徵是與厭食症不同,除了過度進食而非飲食不足之外,還缺乏所謂的抑制控制。這或許也不足為奇。但是首先,暴食症患者與厭食症患者不同,通常是一種過度衝動的行為,往往還伴隨其他類型的衝動行為。因此,許多針對暴食症和暴食飲食障礙的治療往往是不太有效的,或者至少大多數時間不適用於厭食症。比如,增加神經調節劑血清素的藥物,比如氟西汀(Prozac)和百憂解(Paxil)等,這類藥物通常對暴食症有效。一些用於治療注意力缺陷多動障礙(ADHD)和注意力缺陷障礙(ADD)的藥物,比如阿莫達非尼(Adderall)、維伐西(Vyvanse)等同樣也可以用於治療暴食症和暴食飲食障礙。
為什麼這樣會有效呢?現在你已經熟悉了前額葉皮層。前額葉皮層參與這種持續時間、路徑和結果的分析。持續時間、路徑和結果是我們避免衝動性的方式。這就是我們如何思考「如果這樣,那麼那樣;如果那樣,那麼這樣」,你可以想像對於強迫症患者或厭食症患者,這些電路是過度活躍的。對於暴食症患者,這是基本上會低於正常活躍水平的電路。因此,這與你在厭食症中看到的完全相反。因此,這種缺乏衝動性意味著缺乏前額葉控制,即我們所稱的由上而下的控制。他們變得更加衝動。因此,暴食症患者面臨衝動性問題,因此能增加血清素的藥物,以及有時也能增加多巴胺和去甲腎上腺素水準的藥物,可以增強由上而下的控制。這也是為什麼它們用於治療ADHD和注意力缺陷障礙。這些藥物往往會創造出一種超集中狀態,並推動大腦及其一般處理模式進入一種思考「如果這樣,那麼那樣」的模式。那麼行為干預對暴食症有效嗎?在某些情況下是的,前提是這些干預措施早期開始。無論如何,行為干預與基於藥物的干預結合始終會比單獨的任何一種更有效。幸運地是,有一套相當不小的藥物能幫助改善暴食症。在一方面,我們有厭食症,這似乎是行為的破壞以及與獎勵路徑的不健康習慣的結合,這種情況下是食物限制。而在另一方面,我們有暴食飲食障礙和暴食症,這種過度進食的不健康習慣,有時伴隨著清除,並不一定與獎勵相結合。他們在這樣做時感覺很糟對吧?厭食症患者對於限制食物攝入感覺非常好。他們覺得自己在贏得某種遊戲。這種電路以某種方式翻轉了。而對於暴食症患者,他們對自己暴食的行為感到非常糟糕。這是巨大的羞恥感。他們無法控制自己。獎勵在行為之前已經建立好了。
這段文字翻譯成繁體中文如下:
獎勵的設置是將他們吸引到食物上,並且讓食物看起來極具吸引力,沒有衝動的中斷。他們無法停止這種行為。對於那些認識厭食症患者或觀察過厭食症的人來說,看到某人將自己餓到接近死亡或死亡是非常困難的。同樣令人不安的是,有些人擁有大量食物卻拼命暴飲暴食,隨後又感到糟糕。因此,這些都是沉重的話題。坦白說,這些話題沒有人真正想談論,除非他們認識一位正在遭受這些痛苦的人,或他們自己也在苦苦掙扎。今天我嘗試做的,是讓大家窺見這些我們所稱之為飲食障礙的現象背後真正的根源。我希望我在生物學、神經回路、機制、內分泌學和一些心理學方面做到了這一點。與這個播客的任何一集一樣,但特別是在我們談論心理健康問題和心理健康障礙、行為障礙時,我無法徹底涵蓋所有不同形式的治療。今天的主要收穫是,我們應該都在問自己,對我們來說,什麼才是健康的飲食?我們如何建立與食物之間的關係,使我們能夠享受食物,希望無論是社交還是自己一個人都能如是,但又不至於神經質和強迫。今天,我們專注於那些真正符合真正障礙標準的食物相關行為的極端情況。它們在精神病學手冊中已列入,並且可以被診斷,這是嚴重的健康問題。它們不僅在精神上讓人困擾和擔憂,而且對於正在遭受這些困擾及周圍的人來說,也是實質性的健康問題。我想重申,厭食症是最致命的精神病障礙,這一點絕對如此。如果你統計那些患有飲食障礙的人數,以及因此而死亡的人數,它與因汽車事故而死亡的人數相差無幾。我希望你能帶走這個模型,這個模型是我接受的,我認為它對於思考各種事物非常有力,不僅僅是飲食,還有你對各種行為和感知的理解:你有一個框架用來思考,另一個框架用來行動,兩者之間的干預是什麼?為什麼你可以知道更好的選擇卻不去實施?這是因為你還必須應對潛意識的穩態過程和獎勵過程。而這些往往可能會以一些我們發現自己做不利於自己的或不利於他人的事情的方式受到擾亂。但幸運的是,有一個偉大的禮物,那就是知識的知識可以讓你在不懷疑的情況下變得更好,這種知識的知識隨著時間進展使這個驚人的現象——神經可塑性成為可能,這基本上是轉化為隨著時間的推移變得更好,即使困難,最終使得做得更好變得反射性。最後但同樣重要的是,我想感謝你們的時間和關注,感謝你們對科學的興趣。如在今天節目的開始所提到的,我們現在已與Momentus補給品合作,因為它們製造單一成分的配方,品質絕對最高,並且可以國際發貨。如果你訪問livemomentus.com/huberman,你將會找到在Huberman Lab播客的各種集數中討論過的許多補給品,以及與這些補給品有關的各種方案。
In this Huberman Lab Essentials episode, I discuss both healthy eating and clinically recognized eating disorders, including anorexia, bulimia and binge eating disorder.
I explain how brain circuits, hormones such as leptin and reward systems interact to regulate appetite, satiety and overall eating behaviors. I also discuss the serious health risks associated with anorexia, explain how disrupted eating habits contribute to its development and highlight evidence-based treatments for anorexia. Finally, I explore binge eating and bulimia, discussing the underlying causes and the pharmacological treatments commonly used to support recovery.
Read the episode show notes at hubermanlab.com.
Thank you to our sponsors
AG1: https://drinkag1.com/huberman
LMNT: https://drinklmnt.com/huberman
Function: https://functionhealth.com/huberman
Timestamps
00:00:00 Eating Disorders
00:01:05 Fasting, Intermittent Fasting, Healthy Eating
00:06:10 Self-Diagnosis Caution
00:07:20 Sponsor: LMNT
00:08:52 Eating Disorders, Anorexia Nervosa
00:12:39 Hunger & Satiety; Appetite, Body Fat & Brain
00:17:20 Homeostasis & Reward Systems, Eating Disorders
00:21:12 Sponsor: AG1
00:22:49 Anorexia, Puberty, Hyperacuity & Food
00:25:55 Decision-Making vs Reflexes/Habits, Anorexia
00:29:29 Anorexia & Breaking Habits, Therapies & Family-Based Models
00:32:08 Distorted Self-Image & Anorexia
00:35:03 Sponsor: Function
00:36:43 Bulimia & Binge-Eating Disorder, Impulsivity & Prescription Treatments
00:40:28 Recap & Key Takeaways
Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices
Leave a Reply