中文
Tiếng Việt
AI transcript
0:00:05 Welcome to the Huberman Lab Podcast, where we discuss science and science-based tools for everyday life.
0:00:15 I’m Andrew Huberman, and I’m a professor of neurobiology and ophthalmology at Stanford School of Medicine.
0:00:17 My guest today is Dr. Harold McGee.
0:00:25 Dr. Harold McGee is a professor at Stanford University and world-renowned author on the topic of science and the chemistry of food and cooking.
0:00:29 He has spent more than four decades researching and writing about this topic.
0:00:37 His work is unique because it at once teaches us about why foods taste the way they do, as well as how to make essentially any food or drink taste better.
0:00:42 I, like presumably most of you, absolutely love to eat.
0:00:43 And for me, that’s an understatement.
0:00:45 I love food and eating.
0:00:52 Today, Harold teaches us about everything from how certain types of cookware, the bowls, the pans you use, even the utensils you use,
0:00:59 can change the taste of those foods, as well as simple things like adding a pinch of salt to anything bitter tasting,
0:01:05 including coffee, yes, coffee, changes its chemistry and flavor for the better, and he explains why.
0:01:10 We discuss the preparation of meat and this thing that we call savoriness or the umami taste,
0:01:16 and how it’s brought about by heating proteins in very specific ways and how you can bring out more of those flavors,
0:01:21 and how to get more of the healthy compounds such as polyphenols found in chocolate and cacao.
0:01:28 And we cover the much-debated issue of whether more expensive wines are truly better than less expensive ones in terms of their taste,
0:01:30 or whether it’s all a function of marketing.
0:01:34 So if you’re a seasoned cook, or perhaps you only know how to make a few basic dishes,
0:01:38 or if your version of cooking is basically a protein shake and some oatmeal,
0:01:42 This discussion with Harold McGee will let you understand the essential chemistry of food in cooking
0:01:45 and how to prepare food that is far more enjoyable.
0:01:50 As I said before, I love to eat, and this discussion taught me how to make the foods I love so much,
0:01:54 meat, cheese, vegetables, fruit, starches, etc., all taste far better.
0:01:57 And since eating is a big part of life, not just a way to support our health,
0:02:02 I’m certain that everyone will glean useful knowledge and practical tools from Dr. McGee.
0:02:07 Before we begin, I’d like to emphasize that this podcast is separate from my teaching and research roles at Stanford.
0:02:12 It is, however, part of my desire and effort to bring zero-cost-to-consumer information about science
0:02:14 and science-related tools to the general public.
0:02:18 In keeping with that theme, today’s episode does include sponsors.
0:02:21 And now for my discussion with Dr. Harold McGee.
0:02:23 Dr. Harold McGee, welcome.
0:02:25 Thank you, Dr. Huberman.
0:02:28 I, like most people, love to eat.
0:02:30 I also love food.
0:02:31 I love the look of it.
0:02:32 I love the smell of it.
0:02:34 I love the anticipation of eating.
0:02:38 And you’ve had a truly unique career.
0:02:41 We’ll talk a little bit more about your background later.
0:02:48 But you’ve had such a unique career focusing on the chemistry of food, food interactions.
0:02:51 And I must say, even just knowing a little bit about your work,
0:02:57 you’ve changed the way that I think about even like the sorts of metals that I might use to prepare my food.
0:03:02 Because it turns out these things are all impacting one another in not just small ways,
0:03:06 but really profound ways that impact our experience of food and taste.
0:03:19 So just to kick things off, is there any one wild food interaction chemistry fact that you just particularly find interesting?
0:03:29 When I started writing my book about the chemistry of cooking, I didn’t know that much about cooking or about chemistry.
0:03:32 I was kind of learning on the fly, which was part of the fun.
0:03:42 And I read when I was writing about eggs that if you’re going to make a foam of egg whites to make a meringue or a souffle,
0:03:51 so you put the egg whites in a bowl, and you whisk them until they essentially form a solid from that liquid.
0:04:01 A solid consisting of air bubbles trapped in the liquid, and that makes it act like a solid.
0:04:03 Amazing kind of transformation.
0:04:14 And when I was looking at what Cooks had said about this process, they said you should use a copper bowl to do that whipping.
0:04:22 And so I looked in the chemistry of eggs literature, of which there was a fair amount actually,
0:04:28 for some kind of explanation as to why that might be the case, and couldn’t find one.
0:04:35 And so I decided, well, it’s probably an old cook’s tale, somebody who had a copper bowl and used that and thought that was better.
0:04:41 And so I didn’t think anything more about it until I was preparing my book for publication,
0:04:46 looking for cheap illustrations, because I couldn’t afford good ones.
0:04:52 And I found an old engraving of an 18th century French kitchen.
0:04:58 And there was a boy acting as though he was whipping something in a bowl.
0:05:08 And the bowl kind of looked like our modern copper bowls with a little ring to hang the bowl on the wall.
0:05:11 And there was a key that came along with the illustrations.
0:05:17 And the key actually said, whipping eggs in a copper bowl to make pastries.
0:05:24 So I thought, if the French have been doing it for hundreds of years, maybe there’s something to this.
0:05:30 Maybe I should actually test it, which was a really important lesson for me.
0:05:31 Test everything.
0:05:39 I gulped and bought a copper bowl because they’re expensive and did a side-by-side.
0:05:41 And the difference was tremendous.
0:05:49 Different color, different texture, different consistency in the mouth, totally different experience.
0:06:07 And so it was that realization that a cook’s – what I thought might be an old cook’s tale could actually have a kernel of scientific chemical truth to it.
0:06:16 And that to me was a mind-blowing and career-changing experience because from then on, I didn’t take anything for granted.
0:06:18 I always had to give it a try.
0:06:19 I love it.
0:06:26 I recently started drinking water out of a copper reusable bottle.
0:06:26 Uh-huh.
0:06:31 Mostly because I needed a water bottle and there was one for sale where I happened to be and it was copper.
0:06:33 And I rather like the taste.
0:06:38 There are all sorts of theories about copper being better for us health-wise, et cetera.
0:06:42 I haven’t explored those to see if they’re actually true or if it’s nonsense.
0:06:46 But I do like the look of it.
0:06:55 Is copper used for the preparation of any other foods, specifically in order to extract the best flavor from those foods or liquids?
0:07:02 Copper is actually used in jam-making, jelly and jam-making.
0:07:16 And the reason for that is that if you use any other material, you end up messing with actually almost everything in there because the temperatures are pretty high.
0:07:17 They’re above the boiling point.
0:07:20 But in particular, the sugars.
0:07:31 And if you break sucrose down to glucose and fructose, then, you know, the behavior of the material changes a lot, not necessarily for the better.
0:07:40 And it turns out that copper actually inhibits the breakdown of sucrose into glucose and fructose.
0:07:50 And so, again, for generations, cooks, French cooks in particular, have used copper bowls to make their preserves.
0:07:51 Wow.
0:07:54 Copper is used for a variety of things, it sounds like.
0:08:03 And people have arrived to this through what sounds like kind of an unconscious genius combined with experimentation.
0:08:16 When scientists got interested in cooking, they sometimes made claims and suggested changes that, in fact, were terrible ideas.
0:08:19 The traditional way of doing things was actually much better.
0:08:36 They had come up with a partial understanding of what was going on and on the basis of that partial understanding decided that they needed to correct cooks, who, of course, weren’t as smart as they were, and get them to change.
0:08:49 And so, you can see in the middle of the 19th century, some cookbooks published in England and the U.S. having a subtitle, you know, back in the day, long subtitles were enjoyed.
0:08:59 And so, the subtitle would be, in which the theories of Dr. Liebig have been as much as possible applied in the recipes.
0:09:10 And Liebig was, he was a genius biochemist, but on cooking, he kind of took his genius for granted and was wrong.
0:09:11 The cooks knew better.
0:09:27 Yeah, I love this notion of unconscious genius, that a field of people who are experimenting without any formal rigorous coursework in a given area, like chemistry, can arrive at truths without understanding the mechanistic basis of those truths.
0:09:34 And, you know, actually, I think a lot of what we face nowadays in the sphere of health and nutrition is about that conflict.
0:09:47 You know, there are papers identifying mechanisms, but then they don’t play out in clinical trials, which is the, you know, and then there are people in the real world who are doing things for which there’s really no peer-reviewed research, but you get the sense that maybe they’re onto something, you know.
0:09:54 So, it’s a very interesting intersection of expertise and real-world results.
0:09:54 Yes.
0:09:57 You know, or sometimes collision of the two.
0:10:01 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, Eight Sleep.
0:10:06 Eight Sleep makes smart mattress covers with cooling, heating, and sleep tracking capacity.
0:10:11 One of the best ways to ensure a great night’s sleep is to make sure that the temperature of your sleeping environment is correct.
0:10:18 And that’s because in order to fall and stay deeply asleep, your body temperature actually has to drop by about one to three degrees.
0:10:24 And in order to wake up feeling refreshed and energized, your body temperature actually has to increase by about one to three degrees.
0:10:30 Eight Sleep automatically regulates the temperature of your bed throughout the night according to your unique needs.
0:10:33 Eight Sleep has just launched their latest model, the Pod 5.
0:10:35 And the Pod 5 has several new important features.
0:10:38 One of these new features is called Autopilot.
0:10:45 Autopilot is an AI engine that learns your sleep patterns to adjust the temperature of your sleeping environment across different sleep stages.
0:10:49 It also elevates your head if you’re snoring, and it makes other shifts to optimize your sleep.
0:10:56 The bass on the Pod 5 also has an integrated speaker that syncs to the Eight Sleep app and can play audio to support relaxation and recovery.
0:11:03 The audio catalog includes several NSDR, non-sleep deep rest scripts, that I worked on with Eight Sleep to record.
0:11:11 If you’re not familiar, NSDR involves listening to an audio script that walks you through a deep body relaxation combined with some very simple breathing exercises.
0:11:15 NSDR can help offset some of the negative effects of slight sleep deprivation.
0:11:20 And NSDR gets you better at falling back asleep should you wake up in the middle of the night.
0:11:25 It’s an extremely powerful tool that anyone can benefit from the first time and every time.
0:11:32 If you’d like to try Eight Sleep, go to eightsleep.com slash Huberman to get up to $350 off the new Pod 5.
0:11:36 Eight Sleep ships to many countries worldwide, including Mexico and the UAE.
0:11:41 Again, that’s eightsleep.com slash Huberman to save up to $350.
0:11:44 Today’s episode is also brought to us by Our Place.
0:11:48 Our Place makes my favorite pots, pans, and other cookware.
0:11:58 Surprisingly, toxic compounds such as PFASes or Forever Chemicals are still found in 80% of nonstick pans, as well as utensils, appliances, and countless other kitchen products.
0:12:10 As I’ve discussed before in this podcast, these PFASes or Forever Chemicals like Teflon have been linked to major health issues such as hormone disruption, gut microbiome disruption, fertility issues, and many other health problems.
0:12:13 So it’s really important to try and avoid them.
0:12:15 This is why I’m a huge fan of Our Place.
0:12:20 Our Place products are made with the highest quality materials and are all completely PFAS and toxin-free.
0:12:23 I especially love their Titanium Always Pan Pro.
0:12:27 It’s the first nonstick pan made with zero chemicals and zero coating.
0:12:30 Instead, it uses pure titanium.
0:12:35 This means it has no harmful forever chemicals and does not degrade or lose its nonstick effect over time.
0:12:37 It’s also beautiful to look at.
0:12:40 I cook eggs in my Titanium Always Pan Pro almost every morning.
0:12:44 The design allows for the eggs to cook perfectly without sticking to the pan.
0:12:48 I also cook burgers and steaks in it, and it puts a really nice sear on the meat.
0:12:52 But again, nothing sticks to it, so it’s really easy to clean, and it’s even dishwasher safe.
0:12:55 I love it, and I basically use it constantly.
0:12:58 Our Place now has a full line of Titanium Pro cookware.
0:13:01 That uses its first-of-its-kind titanium nonstick technology.
0:13:04 So if you’re looking for non-toxic, long-lasting pots and pans,
0:13:10 go to fromourplace.com slash Huberman and use the code Huberman at checkout.
0:13:13 Right now, Our Place is having their biggest sale of the season.
0:13:17 You can get up to 30% off all products now through May 12th, 2025.
0:13:21 With a 100-day risk-free trial, free shipping, and free returns,
0:13:27 you can try Our Place with zero risk and see why more than 1 million people have made the switch to Our Place Kitchenware.
0:13:32 Again, that’s fromourplace.com slash Huberman to get up to 30% off.
0:13:43 As I mentioned before, I love to eat, and we could talk about any of the different major food groups as an exploration of the chemistry of food.
0:13:49 But I think one of the more interesting ones is the combination of heat and food, right?
0:13:55 And very often people will ask me, like, is microwaving safe and things like that.
0:14:00 And I didn’t ask me anything recently where I said, yes, indeed, microwaves are safe.
0:14:05 You probably don’t want to stand right in front of it in case the mesh protector isn’t as effective as it might be.
0:14:07 But, yeah, it’s heating things up from the inside.
0:14:10 But we have all these different ways to heat up food.
0:14:16 And we have ways to heat food and then cool food as a way to enhance the flavor of food.
0:14:25 When it comes to the use of heat in food, what do we know about the history of the use of – I imagine it was fire first.
0:14:36 So this is a vast, you know, topic, but what are some of the interesting ways in which heat interacts with food at the chemical level to allow us to enjoy that food more?
0:14:37 Yeah.
0:14:54 So in the anthropological literature, of course, the focus is on increasing caloric intake and being able to consume materials that we wouldn’t otherwise be able to consume as efficiently.
0:14:58 So that’s the sort of practical side.
0:15:10 But my feeling is that the use of fire wouldn’t have caught on if it didn’t make foods delicious, more delicious than they’d been in the first place at the same time.
0:15:24 And, in fact, probably people early on learned to associate particular sensory experiences with the nutritional value of what it was they were eating.
0:15:37 And maybe even the safety because, you know, if you kill a mammoth, you’ve got a lot of leftovers and what do you do with them so that they don’t spoil and make you sick later on.
0:15:53 So the terrific thing about the application of heat to the foods in general is that heat kind of takes the materials of which the food is made and rearranges them.
0:16:08 And in many cases breaks molecules down into smaller molecules that we can actually detect with our senses of taste and smell.
0:16:19 So proteins, carbohydrates, fats, that’s what we think of as constituting food, but they’re all macromolecules.
0:16:24 They’re way too big for us to experience directly.
0:16:47 And so one of the things about cooking that’s most important is that cooking will take those macromolecules and break down enough of them to produce small molecules that we can detect with our senses of taste and smell and enjoy simply for that reason.
0:16:55 You know, we have – my feeling is that we have our senses for them to be stimulated.
0:17:14 And so in many cases, even if the stimulation is borderline pleasurable or maybe even slightly unpleasurable, we still enjoy the fact that we’re being stimulated, that something is going on with our senses of taste and smell.
0:17:18 And cooking does that in spades.
0:17:28 It takes these molecules with no taste or smell and turns them into bouquets of various kinds depending on the original material.
0:17:41 And when I think about a piece of steak and if I were to take a bite of it raw, it would taste very different cold versus room temperature.
0:17:54 And then raw steak, which to me is not appetizing, cooked even just a bit, especially if it were seared on the outside, now becomes pretty darn good.
0:17:59 Cooked it a little bit more, like medium rare, with a really nice sear on the outside.
0:18:01 I think they call it Pittsburgh char.
0:18:13 Anyone that likes the outside of the steak really nice and charred and the inside rare, it’s Pittsburgh char, if the chef knows what they’re doing, is absolutely delicious.
0:18:15 So what’s happening there?
0:18:25 I mean, you said that heat changes the molecular structure, but what about those changes allow us to taste it more, not just differently?
0:18:29 Because as you said, like raw steak is pretty bland.
0:18:36 I mean, most of us probably think of that as kind of gross, but it’s also kind of bland compared to when it’s cooked.
0:18:37 What’s happening?
0:18:41 What’s being released into the steak?
0:18:51 Yeah, so what happens is that the materials of the tissue, and in the case of meat, it’s mostly protein and fat.
0:19:05 Those macromolecules, large molecules that are too big for our senses to register, get broken apart, and that’s because heat is energy.
0:19:09 Energy agitates things.
0:19:17 It agitates molecules at the surface of the food enough to break them apart into much, much smaller pieces.
0:19:23 And it’s those pieces that we’re experiencing when we take a bite.
0:19:31 The pieces are not only much smaller, but they’re also reactive so that they can react with each other.
0:19:35 They can react with oxygen in the air surrounding the food.
0:19:50 And so we end up with, you know, if you did an analysis of the aroma coming off of some steak tartare and coming off of a Pittsburgh char,
0:20:05 you’re going to have very, very little noticeable, even with instrumentation, but off of the steak, a tremendous amount of volatile molecules,
0:20:08 which are the ones that our noses detect.
0:20:15 And then also molecules that are small enough to stimulate our taste receptors.
0:20:26 So we have a handful, and we think of them as responding to sweet, sour, salt, bitter, umami tastes.
0:20:32 We encounter those tastes in all kinds of things in everyday life,
0:20:36 but when you cook a piece of meat to a high temperature
0:20:43 and do a good amount of damage to that outer molecular surface,
0:20:47 you generate molecules that can stimulate those receptors,
0:20:53 even though they themselves are not sugars or salts or whatever.
0:20:57 What I like to think of is just the alchemy of heat.
0:21:02 You know, you take this material, you add energy,
0:21:06 and you transform it in ways that are delightful to us.
0:21:16 So if I understand correctly, even though the molecules in meat typically wouldn’t stimulate the sweet receptor,
0:21:22 when you cook steak, it starts to stimulate the sweet receptors because of the change in those molecules.
0:21:28 You’ve reduced their size and you’ve changed their configuration, depending on which recipe you use.
0:21:36 Yes, and you’re also generating where once you might have had, you know,
0:21:42 well, these days our enumeration of molecules has gotten so good
0:21:46 that who knows exactly how many are in that raw piece of meat.
0:21:52 But whatever that number is, it’s multiplied many-fold by the application of heat
0:21:58 simply because it’s taking those materials, breaking them apart, getting them to react with each other.
0:22:09 And the result is just an explosion of sensory information that simply wasn’t there before.
0:22:11 We have to talk about umami.
0:22:15 I mean, not just because the name is fun to say,
0:22:24 but this receptor that seems to bind molecules that give us the sensation,
0:22:26 at least in part, of savoriness.
0:22:38 I mean, to me, few things are as delicious as the braise that comes off of meat in a cast iron pan
0:22:45 that I would literally scrape that stuff up onto the spatula and eat it if no one’s looking.
0:22:52 And anyone that thinks that that sounds gross, I mean, it is absolutely delicious.
0:22:58 I mean, it is like the pinnacle of like why we eat protein.
0:23:02 And that’s why it feels so darn delicious to me.
0:23:09 And the intensity of flavor per unit of whatever that stuff is, is so high.
0:23:10 But then here’s the thing.
0:23:17 If you were to wait two hours and come back and pick up one of those little black, you know,
0:23:22 crumbs of braise and put it in your mouth, it would kind of like punch you in the mouth.
0:23:27 And it tastes like kind of awful, like you were licking the grill of a barbecue from two days before.
0:23:29 Not good.
0:23:32 So what’s going on with braise and with umami?
0:23:37 And we could talk about a lot of non-meat ways to stimulate umami,
0:23:40 but such an interesting aspect of food and taste.
0:23:41 Yeah, yeah.
0:23:41 It is.
0:23:57 And something that when I started writing about cooking in the 70s, no one believed it existed except for the Japanese scientists who were living in the country where it was discovered in the first place.
0:23:57 That’s right.
0:24:01 They were the first to molecularly clone the umami receptor as far as I know.
0:24:16 And they were also the first to claim that there was a sensation, taste sensation, that was not sweet, sour, salt or bitter, which is why they were disbelieved in the West for decades and decades.
0:24:20 And as I say, when I started writing, that was the standard view.
0:24:28 Japanese have this weird idea of something, a basic taste, that’s just simply not correct.
0:24:36 And I went to a couple of meetings in Boston and remembered this being debated among chemists.
0:24:50 First, I’ll just say that I know exactly what you mean about that flavor of something that you apparently feel guilty about enjoying because you said you would scrape it up when no one was looking.
0:24:54 When I was growing up, we had a family of four children.
0:25:07 My mother would occasionally make an oven-baked chicken cut up into pieces and the drippings would drip down to the pan and brown.
0:25:14 And after the meal, my siblings and I would line up for a spoonful of the scrapings.
0:25:15 It’s delicious.
0:25:19 I can smell it and taste it just a bit.
0:25:19 Yeah.
0:25:24 Anyone that’s cringing at that, you have not tasted proper braise from meat.
0:25:32 Assuming you consume animal proteins, it is absolutely delicious.
0:25:33 Yeah.
0:25:33 Yeah.
0:25:34 Yeah.
0:25:37 I can – it just takes me back.
0:25:39 It’s Proustian to go back to that.
0:25:49 To make a long story short, the Japanese were shown to be correct by Western standards.
0:25:50 They always knew they were correct.
0:26:03 But by Western standards, they were proved to be correct when a receptor for glutamate was discovered in the 2000s, early 2000s.
0:26:07 So finally, Western scientists were on board.
0:26:16 Meanwhile, cooks had been on board for a long time because they’re always looking for ways to make their food more delicious.
0:26:18 And they’d heard about this.
0:26:19 Some went to Japan.
0:26:21 They came back.
0:26:35 And so umami is a sensation that’s a little bit difficult to describe compared to sweet, sour, salt and bitter.
0:26:43 Savory I think is the word you use and that’s the – sort of the usual nomenclature.
0:26:50 When you try to characterize it further, it’s a feeling of fullness and length.
0:26:58 So the flavor – there’s just a lot of it there and it sticks with you for a while.
0:26:59 That’s what we mean by length?
0:27:00 Yeah.
0:27:00 Got it.
0:27:06 I feel like also it doesn’t occur just in my mouth.
0:27:12 You know, and I’m not like very nuanced about food.
0:27:17 I mean, I love food, but I’m not somebody who can really – I don’t consider myself a food connoisseur.
0:27:20 I just know what I like and what I don’t like.
0:27:26 But I feel like the taste of something with a lot of umami flavor actually spreads throughout the body.
0:27:30 It’s like a whole head experience, maybe even down to the chest.
0:27:35 It’s not restricted to like a location on the tongue or something like that.
0:27:39 Later we’ll talk about this myth about restricted receptors on the tongue.
0:27:51 But yeah, one has to wonder if because the umami receptor stimulation is so closely tied to savoriness and protein
0:27:58 and because protein was presumably scarce in evolutionary history, whether or not there’s some reward pathways that are like,
0:28:07 oh, this is – this is good to – because people had to work really hard under dangerous conditions often to get umami stimulation.
0:28:07 Yes.
0:28:08 Yes.
0:28:09 Yeah, that’s right.
0:28:24 And I would also say that from at least my reading of the literature, we only know a tiny, tiny bit about what’s going on when we smell things and taste things.
0:28:33 So we know the – the initial step, there’s a receptor on our tongue that responds to glutamate, which is associated with this sensation.
0:28:35 And what happens after that, who knows?
0:28:44 And there’s also the fact that glutamate is an important molecule in the body for signaling.
0:28:52 So who knows what kind of, you know, crosstalk there might be between the receptor on the tongue and the rest of the body.
0:29:02 And people have also in the last, what, 10 years or so discovered taste receptors for all the tastes in our GI tract.
0:29:13 Yeah, that is so interesting and so important too because, well, maybe that’s the sensation that things are – that the umami taste is much deeper.
0:29:13 Yeah.
0:29:18 Is that they’re in the esophagus and presumably maybe even into the stomach.
0:29:19 Yeah, yeah.
0:29:20 Wild.
0:29:31 I heard that tigers have something like 10,000-fold more umami receptors than humans, but they have no sweet receptors.
0:29:33 I don’t know if that’s true.
0:29:38 Usually when you hear something like that, it’s likely to be not completely true, but who knows?
0:29:47 We look it up and someone will tell us in the comments, which upon hearing made me immediately want to try being a tiger for one day.
0:29:55 Like I can’t even imagine how good meat tastes to carnivores that have that density of umami receptors.
0:29:55 Yeah.
0:30:04 But it raises another question too, which is assuming that’s true, would the absence of the sweet receptor perhaps make meat taste completely different?
0:30:21 In other words, is there crosstalk between these receptors so that when you eat something that’s like this spoonful of braise drippings off the roasted chicken, presumably there’s some stimulation of the sweet receptors.
0:30:24 If you only had umami receptors, maybe it wouldn’t taste good at all.
0:30:29 Is the chemistry of food occurring in the mouth, not just in the food itself?
0:30:30 Wonderful questions.
0:30:43 I don’t know where to begin exactly, except to say that when you brown a piece of meat or just cook it to a high temperature so that the outside of the meat changes color,
0:31:02 that color change is an indication of a group of reactions called the Maillard reactions after the guy who actually didn’t quite address this but he got his name associated with it.
0:31:11 Anyway, the Maillard reactions are essentially reactions between fragments of proteins and fragments of carbohydrates and fats.
0:31:18 The reaction pathways are really complicated.
0:31:25 They still haven’t been worked out completely, but they generate a bunch of different classes of products.
0:31:28 And among those products are sugars.
0:31:40 So you don’t start out necessarily with sugars, but if you’ve got proteins and fats, you can make sugars simply with the alchemy of applying heat.
0:31:53 So that’s part of what’s going on, and I would say that, yeah, tigers are missing out because there’s an interesting dimension of flavor to meat that has been cooked.
0:32:01 There’s the chemistry of cooking, and then there’s the chemistry of enjoying, of tasting, consuming.
0:32:16 And it turns out that that’s complicated in its own right because, first of all, we’re presenting our sensory apparatus with the most complex materials that they’re going to encounter.
0:32:19 Nature does not generate this kind of complexity.
0:32:28 So we’re doing it for ourselves, and that’s part, I think, of the great pleasure that we take from it.
0:32:34 But it also turns out that in the mouth, changes can take place.
0:32:57 And this was actually first noticed by experts in wine because they found that when they put a raw grape in their mouth to taste, you know, what’s the characteristics of this particular grape and how does that carry over into the wine?
0:33:08 What they noticed was that initially there’s just the taste of the grape, but then as they sit there, other flavors begin to come.
0:33:20 And because they were experts in wine tasting, they were able to figure out which ones they were, and they were, some of them, molecules that you find in the finished wine.
0:33:23 And it’s just in your mouth.
0:33:24 You’ve just chewed it.
0:33:42 So it turns out that there are, in all kinds of foods, molecules that are called conjugates, you know, they’re kind of business end of the molecule and then usually attached to a sugar of some kind.
0:34:02 And when we put something in our mouth and we have enzymes in our mouth, those enzymes can go to work on things like conjugates and free up the sugar from the rest of the molecule and the rest of the molecule can be aromatic.
0:34:11 And it’s known now that the Maillard reactions generate not only sugars but conjugates.
0:34:15 And so there’s just a lot going on.
0:34:33 And it’s, I think, one of the best arguments for enjoying your food slowly because you never know what’s going to kind of show up in your mouth after, you know, 20 or 30 seconds.
0:34:43 Slow down, enjoy every bite, and notice what’s happening because it’s often a really dynamic experience.
0:34:48 We’re going to have a hard time convincing many people to slow down their rate of eating.
0:35:02 However, if you promise them a richer experience of the food and not just that they’re trying to eat less or something, which is the usual reason that people hear they should chew their food, maybe improve digestion as well, they might be incentivized to do it.
0:35:11 But I should point out, of all the senses, it seems taste and its relationship to food, we have more control over that experience.
0:35:14 Like, let me state this differently.
0:35:23 If I were to do a podcast on, you know, that simply by looking around the world differently, you could start to actually get new visual perceptual abilities.
0:35:24 That’d be pretty exciting.
0:35:26 But I’m sorry, but that’s not true.
0:35:27 It doesn’t work.
0:35:32 I mean, you could enhance your, you know, some discrimination of certain things if you were trained to look for them.
0:35:35 But that can change your visual perceptual abilities.
0:35:37 But with taste, it sounds like we have the ability.
0:35:47 So when you say slow down, do you mean slow down the chewing, take pauses after bites, all of the above?
0:35:53 Yeah, all of the above, because even after you swallow, there are residues in your mouth and at the back of your mouth.
0:35:58 And that’s what the wine experts noticed was the change in those residues.
0:36:03 So it’s not that they chewed on a grape and then kept it in their mouth for a minute.
0:36:05 It was just what was left over.
0:36:08 So the leftovers can be as delicious as the main course.
0:36:09 All right.
0:36:13 I’m going to start taking pauses between at least food types.
0:36:18 I’ve sometimes had the experience of eating something particularly delicious.
0:36:25 For instance, meat or fruit or vegetables.
0:36:27 I love all the, I’m an omnivore.
0:36:29 So I love all these things.
0:36:40 But I’m so satisfied with what I just ate that I don’t want something sweet right away because of the collision that occurs between foods.
0:36:47 Am I alone in not liking dessert but liking dessert foods on their own at a separate time?
0:36:50 Or am I just like on a desert island of experience here?
0:36:54 No, I’m actually completely the same.
0:37:08 I would prefer to have another half glass of wine than dessert just simply to prolong the experience of the main part of the meal.
0:37:17 And dessert, sweet things I enjoy but not after a big meal of other things, savory things.
0:37:26 My wife, who’s Japanese, says she has a separate mouth and a separate stomach for desserts.
0:37:32 And she can go right into it after the main course.
0:37:34 But, yeah, I prefer not to.
0:37:38 I feel like many people eat dinner just to get to dessert.
0:37:42 Let’s actually talk about food order in the meal.
0:37:48 Many years ago, I had a girlfriend who was from the south of France, from the Perigord.
0:37:54 So she grew up in what is arguably one of the food capitals of the planet.
0:37:58 You know, people think French food, Paris.
0:38:12 But actually, people in the south of France are so serious about food that her family would spend most of the day and the night and the meal talking about the next meal or a previous meal.
0:38:16 They would search for mushrooms with binoculars.
0:38:22 If they spotted one in the neighbor’s yard, they were, like, perplexed as to how to negotiate for that mushroom.
0:38:25 You couldn’t actually go steal the mushroom.
0:38:27 That would be, like, a cardinal sin.
0:38:32 I mean, they are so serious about food, every aspect of it, as you know.
0:38:38 And we used to get into these intense arguments about the order in which one is supposed to eat food.
0:38:48 And, you know, in her mind, it was soup first because it actually prepares the gut and then always salad last.
0:38:59 This whole notion of eating salad at the beginning of the meal was, like, heresy to everything that she had known and conceptualized about food.
0:39:08 So I have to believe that whether one likes French food or not, that they’re on to something.
0:39:23 That when it comes to digestion, when it comes to being able to really taste the full array of flavors in a food, that we probably should be doing soup first, then an appetizer, then an entree, and then salad last.
0:39:30 And if we’re not consuming an entire, you know, meal of that sort, that salad shouldn’t be eaten at the beginning of a meal.
0:39:31 Are they right?
0:39:33 I’m pretty sure that she was right.
0:39:35 She was right about most things.
0:39:37 Very good question.
0:39:40 And I guess my answer would depend on the audience.
0:39:49 So, and I say that because, of course, if you go to a banquet in China, everything is served simultaneously.
0:39:50 Really?
0:39:51 They just slide it all out in front of you?
0:39:51 Yeah.
0:39:54 And do people eat everything in kind of mishmash?
0:40:01 Or there may be phases, but you’re presented with many, many different dishes at each phase.
0:40:03 I would be so overwhelmed.
0:40:05 And it is overwhelming.
0:40:12 And, you know, it’s partly, well, I don’t want to generalize.
0:40:29 Maybe it has to do with perhaps emphasizing the abundance and generosity of the meal rather than focusing on the pleasure that you can get from each stage in it.
0:40:34 Maybe it’s, maybe the French are more focused on the sensory experience.
0:40:41 But there are many, many different ways to sequence dishes in a meal.
0:40:48 And I think it does, the French way of doing it does make a lot of sense.
0:40:58 My family and I lived in the countryside near Toulouse for a year and ate around with the neighbors and so on.
0:41:05 And my daughter and son went to school where they were given a full hour for lunch.
0:41:09 And it was a coarsed lunch with all those different components.
0:41:27 So it does make sense, I think, because having the soup come early helps, among other things, partly fill your stomach.
0:41:35 So that when you then go to the main course, you don’t have to eat as much in order to be satisfied.
0:41:48 And then the salad, you know the salad is coming and it kind of refreshes you because the main course is usually on the heavy and rich side.
0:41:54 Almost always goose breast with foie gras was not uncommon in her household.
0:41:55 Yes.
0:41:57 And they were a middle class home, I should mention.
0:42:03 So it wasn’t that people there were eating goose breast with foie gras because they were among the like elite.
0:42:09 But it was that was the ham and cheese sandwich of the of the town.
0:42:09 Yeah.
0:42:11 So those are those are the local products.
0:42:16 And the geese were probably being raised down the road.
0:42:18 So, yeah.
0:42:28 So I think the salad kind of closes out the main part of the meal and refreshes you a little bit.
0:42:37 And then if you’re going to have dessert, you’re ready for it rather than being overwhelmed by yet another rich, another rich course.
0:42:45 So I think it does make a lot of sense for the for that structure of a meal where you have those different courses.
0:42:46 Yeah.
0:42:49 This notion of cleansing the palate is kind of an interesting one.
0:42:55 It’s been a long time since I’ve been to a meal where they served a palate cleanser in between dishes.
0:43:01 I mean, that’s something that I think in the 80s and 90s became a little bit popular in the United States.
0:43:04 And my family wasn’t serving or attending those sorts of meals.
0:43:06 But I’ve been to a few.
0:43:08 It’s kind of an interesting idea.
0:43:18 But molecularly, chemically speaking, is that a real thing that you’re going to wash out the flavor of what you just ate so that you can prepare for the next next item on the menu?
0:43:20 Or is it more for for show?
0:43:23 I think it’s both.
0:43:36 I do think that, you know, if you’re and again, depending on the details, but palate cleansers are usually cold and, you know, not not
0:43:53 not too strong in any direction, a little bit tart, often, so something cold and tart to break up a meal where you’ve gone from one kind of rich course and you’re about to have another rich course because it’s a fancy restaurant.
0:43:59 But I think that probably does make sense.
0:44:07 human physiology question, but I think we’re all familiar with the kind of taste intensity drift.
0:44:19 I can’t think of a better phrase where, you know, if you are used to drinking your coffee black and you start putting a little bit of cream in it, maybe a little bit of cream and a little bit of sugar.
0:44:25 going back to black coffee feels like a good step in the really bitter direction.
0:44:33 And then if you start adding more sugar or eating sweeter foods, it seems like we reset our threshold for what we consider too sweet.
0:44:38 And there are all sorts of health implications, negative health implications around this.
0:44:42 But, um, is that a real thing?
0:44:46 Are we actually changing our threshold for what we consider bitter or sweet?
0:44:55 I asked this because recently I’ve developed a, um, I won’t call it an addiction, but, um, a love for, um, cacao beans.
0:45:00 And the first time I bit into one of those, I thought, oh, like those are bitter.
0:45:06 And now it’s one of my favorite parts of my morning where I’m like pop five or six of those in my mouth and munch on them.
0:45:08 And they, they taste bitter, but they taste so good.
0:45:10 And they’re kind of barky.
0:45:12 They have kind of like a bark taste to them.
0:45:16 And I, I swear I can taste the polyphenols, although that’s all, all cognitive, right?
0:45:21 So what I just described is not uncommon, uh, for me.
0:45:28 What, uh, what is this whole thing about thresholds for, for bitterness and sweet and do they interact?
0:45:29 Yeah.
0:45:29 Yeah.
0:45:35 So taste is, uh, hugely malleable as far as we can tell.
0:45:47 And, um, I think this is best documented in the literature, trying to find ways to reduce the sodium content of, of, um, packaged goods.
0:45:59 So, um, um, manufacturers have been saying, um, uh, long after, um, um, biomedical people were saying we should cut back on our sodium intake.
0:46:09 Uh, we would be happy to do that in our products, but our consumers don’t like our products without the level of salt that we have in them.
0:46:19 So people at the Monell Chemical Senses Center in Philadelphia did some, uh, pretty systematic studies of this.
0:46:30 And what they found was that you can, over time, adjust, uh, thresholds and preferences for the basic tastes.
0:46:33 They were focusing on salt because that was the, the issue at hand.
0:46:38 Uh, but there’s no reason to think that that’s not, not the case for everything.
0:46:49 That if you, uh, become used to a particular level of stimulation, then that becomes your, your new normal.
0:46:56 And anything below or above that is going to stand out for being, uh, not quite enough or too much.
0:47:06 So I think the, the, we’re perfectly capable of training ourselves to, uh, adjust our preferences.
0:47:09 Um, uh, it does take time.
0:47:13 So the Monell study, I think, lasted maybe a couple of months.
0:47:16 It takes time, but, but it’s certainly doable.
0:47:21 I’d like to take a quick break and acknowledge our sponsor, AG1.
0:47:27 AG1 is a vitamin, mineral, probiotic drink that also includes prebiotics and adaptogens.
0:47:32 As somebody who’s been involved in research science for almost three decades and in health and fitness for equally as long,
0:47:37 I’m constantly looking for the best tools to improve my mental health, physical health, and performance.
0:47:42 I discovered AG1 back in 2012, long before I ever had a podcast.
0:47:44 And I’ve been taking it every day since.
0:47:50 I find it improves all aspects of my health, my energy, my focus, and I simply feel much better when I take it.
0:47:53 AG1 uses the highest quality ingredients in the right combinations.
0:47:57 And they’re constantly improving their formulas without increasing the cost.
0:48:00 In fact, AG1 just launched their latest formula upgrade.
0:48:06 This next gen formula is based on exciting new research on the effects of probiotics on the gut microbiome.
0:48:13 And it now includes several clinically studied probiotic strains shown to support both digestive health and immune system health,
0:48:16 as well as to improve bowel regularity and to reduce bloating.
0:48:22 Whenever I’m asked if I could take just one supplement, what that supplement would be, I always say AG1.
0:48:26 If you’d like to try AG1, you can go to drinkag1.com slash Huberman.
0:48:34 For a limited time, AG1 is giving away a free one-month supply of omega-3 fish oil, along with a bottle of vitamin D3 plus K2.
0:48:41 As I’ve highlighted before on this podcast, omega-3 fish oil have been shown to help with everything from mood and brain health,
0:48:44 to heart health, to healthy hormone status, and much more.
0:48:51 Again, that’s drinkag1.com slash Huberman to get a free one-month supply of omega-3 fish oil,
0:48:54 plus a bottle of vitamin D3 plus K2 with your subscription.
0:48:57 Today’s episode is also brought to us by Matina.
0:49:00 Matina makes loose leaf and ready-to-drink yerba mate.
0:49:06 I’ve often discussed yerba mate’s benefits, such as regulating blood sugar, its high antioxidant content,
0:49:08 and the ways that it can improve digestion.
0:49:10 It also may have possible neuroprotective effects.
0:49:14 It’s for those reasons, and the fact that yerba mate provides, in my opinion,
0:49:18 the most even and steady rise in energy and focus with no crash,
0:49:21 that yerba mate has long been my preferred source of caffeine.
0:49:23 I also drink yerba mate because I love the taste.
0:49:28 And while there are a lot of different yerba mate drinks out there, my absolute favorite is Matina.
0:49:34 I’m excited to share that Matina has recently launched a series of new flavors of their cold brew, all zero sugar yerba mate.
0:49:40 There’s a raspberry flavor, there’s a mango flavor, there’s a mint flavor, there’s a lemon flavor, and a peach flavor,
0:49:42 and they are absolutely incredible.
0:49:47 If I had to pick one that’s my absolute favorite, it would probably be the mango or the raspberry,
0:49:51 but frankly, I cannot pick just one, and I end up having basically one of each,
0:49:52 every single day.
0:49:58 Again, all of these flavors are made with the highest quality ingredients, all organic, and again, all zero sugar.
0:50:03 If you’d like to try Matina, you can go to drinkmatina.com slash Huberman.
0:50:06 Again, that’s drinkmatina.com slash Huberman.
0:50:12 I stopped eating quote-unquote junk food a long time ago, and I’ve totally lost interest.
0:50:23 In parallel to that, I enjoy strawberries and vegetables and meat and fish and eggs and rice and oatmeal,
0:50:26 so much more with each successive year.
0:50:33 And I think it’s in part because of this reshaping of what one considers flavorful.
0:50:38 But I also feel like my experience of food is getting richer and richer as opposed to worse and worse.
0:50:41 So it’s kind of interesting and kind of counterintuitive.
0:50:48 Do we have any evidence that if you eat foods closer to their, let’s just say in their unadulterated form,
0:50:55 that you get more out of the taste experience than if you are combining lots and lots of flavors,
0:50:58 which is essentially what processed foods are?
0:51:06 I can’t point to chapter and verse in the literature on this,
0:51:14 but I think it just makes common sense that if you’re going to start with strawberries
0:51:24 and then add a bunch of other things, you know, vanilla extract and sugars and who knows what else,
0:51:33 in order to essentially, as processed foods try to do,
0:51:40 just kind of wow your mouth with an overwhelming sensation that you then want to repeat
0:51:44 rather than slowing down and enjoying the nuances.
0:51:54 The natural world gives us these amazing ingredients like strawberries and blueberries and oats
0:52:00 and so on and then to take those amazing ingredients,
0:52:07 which you can kind of savor for, you know, a minute at a time and really enjoy,
0:52:17 to take those ingredients and make them ingredients rather than things in themselves
0:52:29 and combine them with lots of other things for the purpose of stimulation rather than the purpose of appreciating
0:52:36 and enjoying those individual components, then you’re kind of giving up, I would say, most of the pleasure of eating.
0:52:46 And you’re just fueling yourself with stuff that is going to give you an immediate hit of flavor and then be gone.
0:52:54 And what was in that food is opaque, you know?
0:53:01 It may have been strawberries once upon a time, but it’s now been masked by all these other things.
0:53:06 And meanwhile, one of the miracles of living on this planet is strawberries.
0:53:18 And the just vast range of materials that plants have gone to the trouble of preparing for the sake of pleasing us.
0:53:29 And so to hand that responsibility or that activity over to manufacturers
0:53:36 who are just looking to make things as cheaply and quickly as possible, I think, is a mistake.
0:53:38 Do you drink coffee?
0:53:39 I do.
0:53:41 How do you prepare your coffee?
0:53:45 I grind the beans and…
0:53:45 Fresh every time?
0:53:46 Yeah.
0:53:47 Is that important to the taste?
0:53:49 It can be.
0:53:56 I mean, it depends on where you get your beans from and how long they last.
0:53:59 But I think so, yeah.
0:54:01 So you’ll mill the beans each time?
0:54:01 Yeah.
0:54:07 And then you use a drip filter, a machine, a French press?
0:54:09 A drip filter, yeah, yeah.
0:54:16 We have this colleague of ours at Stanford, Adler, who built the AeroPress, which I’ve used for years.
0:54:23 Long before they were involved with the podcast, I remember seeing him throwing the AeroBee Frisbee.
0:54:24 So he’s an inventor, right?
0:54:31 And I think that the AeroPress is an interesting idea because it sort of combines French press and filter drip, right?
0:54:33 It’s kind of a…
0:54:45 But, yeah, there’s actually really interesting data that coffee has some, perhaps, it seems, some powerful health-promoting effects.
0:54:47 But it depends on how you brew it.
0:54:48 So how are you brewing it?
0:54:51 Not that I’m going to get you to change the way you do anything with food or drink.
0:54:58 So I go back and forth between a metal filter and a paper filter.
0:55:08 And, yeah, I lived near the park where Alan Adler would fly his AeroBees.
0:55:13 And so I visited with him and chatted about the AeroPress.
0:55:16 And I like the idea a lot.
0:55:25 And it seems to me you can control the flavor with it much more than you can with a drip system simply because when it drips, it drips.
0:55:32 But you can hold it in the AeroPress as long as you want.
0:55:35 The temperature of water is so critical with coffee.
0:55:37 Do you take it to a boil or no?
0:55:39 I know people might think, gosh, they’re really getting down to the weeds.
0:55:50 But the flavor of coffee is completely different if you take the water to a boil versus just get it near boil or cut off the heat a moment after it starts to boil.
0:55:54 Completely different beverage in my opinion.
0:55:55 Yeah, yeah.
0:56:03 And I actually prefer coffee, drip coffee with water right off the boil.
0:56:06 So I’ve tried all the different stages.
0:56:09 And that’s just my preference.
0:56:14 The important thing, though, is to know that the temperature does make a difference.
0:56:21 And the pleasure you get from it is going to vary depending on the temperature of the water that you use.
0:56:26 So it’s worth knowing that and then playing around and seeing what you like best.
0:56:31 So that’s the experience side of it, chemically and what’s happening.
0:56:33 I mean, when you brew coffee.
0:56:37 What are some of the interesting coffee chemistry factoids?
0:56:39 I’m obsessed with this stuff, as you can tell.
0:56:40 Yes.
0:56:54 Well, so first of all, there’s the grind size makes a huge difference because what you’re essentially doing is extracting extractable materials from the solids.
0:57:05 And a typical cup of coffee, you’re extracting maybe 20% of the weight of the original weight of the coffee.
0:57:09 So it’s not that much, except that it’s all the good stuff.
0:57:17 And in fact, the longer you extract, the more you extract, the larger the molecules you’re able to remove.
0:57:24 And those larger molecules are the ones that tend to be tannic and astringent and bitter.
0:57:25 Yes.
0:57:35 The longer you let the beans or the ground beans be exposed to the hot water, the more large molecules you pull off.
0:57:39 The large molecules are the ones that give it that kind of punch you back in the mouth.
0:57:39 Yeah.
0:57:41 Feeling the tannic.
0:57:42 Yeah.
0:57:43 It’s interesting.
0:57:44 And bitter.
0:57:46 In fact, it’s kind of a fun experiment.
0:57:59 If you love coffee and you’re interested in this kind of thing, what you can do is set up a filter with coffee in it and line up four or five different cups.
0:58:05 And then pour the water in and then every 30 seconds or so, move it from cup to cup.
0:58:10 And you can see what comes out early and middle and late.
0:58:14 And what comes out late are these larger molecules.
0:58:27 And late is kind of synonymous or you can think of using hotter water as the temperature equivalent of brewing later and later.
0:58:29 That you’re getting more stuff out.
0:58:31 The word that comes to mind is stale.
0:58:34 Coffee that’s been on the coffee pot a long time.
0:58:40 That seems to be the flavor you’re describing when you pull these large molecules out.
0:58:41 Is that right?
0:58:52 Well, actually, I would say that so, yeah, the old, unfortunately not so common anymore, the old coffee urn that you would have at conferences and things like that.
0:58:55 Or the one where you pump the, yeah.
0:58:55 Yeah.
0:58:57 Some people will know what we’re talking about.
0:59:02 And the coffee has been in there for a couple hours probably.
0:59:06 That to me is stale coffee.
0:59:14 And that changes in the smaller aromatic molecules as well as the larger ones.
0:59:20 But I think the take-home lesson is that these little details make a difference.
0:59:34 And if you’re a stickler for coffee just the way you want it, then doing some of these experiments to see, you know, what’s on either side of the coffee that you brew usually is worth knowing about.
0:59:41 You know, I think everyone could slow down their experience of consuming food for a variety of reasons.
0:59:42 Some of which you’re mentioning.
0:59:47 Some of which you’re mentioning, like, just straight up better taste and taste experience.
0:59:55 And also with beverages, I consume an ungodly amount of caffeine each day.
0:59:56 I’m very caffeine tolerant.
0:59:58 I actually can’t drink coffee in the morning.
1:00:01 But in the afternoon, I absolutely love it.
1:00:04 It tastes aversive to me early in the day.
1:00:05 I don’t know why.
1:00:09 I drink yerba mate early in the day and throughout the morning.
1:00:13 And then in the afternoon, I like a cup of coffee in the same cup of coffee.
1:00:17 Tastes absolutely delightful in the afternoon.
1:00:19 I don’t know what it is.
1:00:23 Yeah, that’s mysterious to me too.
1:00:24 Can’t claim pregnancy either.
1:00:33 So, you know, because people who are pregnant report feeling kind of nauseous to certain tastes at one time a day versus another.
1:00:36 Is there anything else we can do with our coffee?
1:00:44 And tea, you know, so the tannic flavor or the experience of a tea being too tannic is awful.
1:00:45 It tastes metallic.
1:00:49 But when tea is done right, it’s very smooth.
1:00:52 What is this tannic smooth thing in the context of tea?
1:00:54 Is it the same thing, large molecules, small molecules?
1:00:56 Yeah, it’s basically the same thing.
1:00:59 It also depends on, you know, what’s left in the tea leaf.
1:01:10 So, some teas are just by definition going to be more tannic than others because they have been treated differently in order to make the dried tea.
1:01:15 I have three or four tea bushes in my backyard.
1:01:17 And so I make tea every year.
1:01:22 Whenever the new growth comes out, that’s what you make tea with.
1:01:23 What kind of tea do you make?
1:01:26 That’s the fun thing about having the bushes.
1:01:27 I make all kinds.
1:01:51 And I play around with them and, you know, see what happens if I just, you know, pluck a leaf and brew that, or pluck a leaf, let it wither in the sun, and then brew that, or do the various processing techniques that give you oolong, which is kind of medium, manipulated, and then black tea is very heavily manipulated.
1:01:54 But it’s a whole spectrum, and it’s a lot of fun to play with.
1:01:58 And you’re just putting these directly into hot water, or you put it in like a metal tea strainer?
1:02:01 For most of them, what you have to do first is dry them.
1:02:02 Mm-hmm.
1:02:10 But then when I make tea, you know, it’s just leaves into a pot, and then pouring the tea out.
1:02:15 I make small pots so that I can try lots of different things.
1:02:16 How do you dry them?
1:02:19 That’s another variable.
1:02:21 So you can let them air dry.
1:02:21 You can—
1:02:22 Just out on the counter?
1:02:23 Yeah.
1:02:23 Yeah.
1:02:28 It takes—I live in San Francisco, so it’s not very warm.
1:02:30 So it takes a while for them to dry on the counter.
1:02:34 But you can also—I put them in the toaster oven.
1:02:36 I’ll dry them.
1:02:41 A lot of Chinese green teas even are dried in a wok.
1:02:43 So I will do that.
1:02:44 You heat them up in the wok.
1:02:44 Yeah.
1:02:45 Yeah.
1:02:47 Toaster oven.
1:02:48 Yeah.
1:02:51 Somebody who’s obsessed with yerba mate.
1:02:53 Since I was a kid, I’ve been drinking yerba mate.
1:02:55 I love, love, love it, as people know.
1:02:58 Fascinated by this.
1:03:01 So how much space does one of these plants take up?
1:03:04 Well, so it totally depends.
1:03:14 I bought mine originally as a quarter-meter tall, not exactly seedling because they are bushes,
1:03:17 and so they get lignified pretty quickly.
1:03:18 They’re more solid.
1:03:19 What’s lignified?
1:03:19 Sorry.
1:03:21 Like a tree.
1:03:22 Okay.
1:03:22 Yeah.
1:03:24 Solid, a solid base.
1:03:25 Oh, like ligand.
1:03:25 Okay.
1:03:25 Yeah.
1:03:25 Yeah.
1:03:26 Lignified.
1:03:26 Yeah.
1:03:37 So one of the cool things about being alive these days is that it used to be really hard
1:03:40 to get your hands on these plants, but now it’s very easy.
1:03:45 You go online, you can find many, many different sources at many different maturities.
1:03:52 But the thing about making tea from tea plants is that what you’re doing is plucking off the
1:03:53 new growth.
1:03:56 That’s what you make tea from.
1:03:57 It’s not the older leaves.
1:04:02 It’s the very newest ones, which are the most metabolically active and have the most interesting
1:04:06 stuff in them, interesting for us when we play with them.
1:04:12 So you actually don’t want to make tea from small plants.
1:04:13 You want to let them grow bigger.
1:04:19 And you can control the size from then on up.
1:04:25 They’re often grown in the shade for flavor purposes.
1:04:28 And so growing them in the shade is actually fine.
1:04:35 You don’t have to have a sunny spot on your windowsill, although it’ll grow faster in the
1:04:35 sun.
1:04:39 But shade-grown tea is actually preferred.
1:04:44 And then they’re a species of camellia.
1:04:47 So they’re, you know, not that demanding.
1:04:49 They need acidic soil.
1:04:52 But apart from that, very easy to grow.
1:04:55 I’ve had mine now for almost 20 years.
1:05:01 And making tea from them is actually a great way to keep them in check.
1:05:03 You know, otherwise they would take over the yard.
1:05:04 Amazing.
1:05:08 And what’s, is it called tessiography?
1:05:09 Do you do that too?
1:05:11 The reading of tea leaves?
1:05:11 I’m just joking.
1:05:18 Tea leaf reading is probably never going to make it onto this podcast.
1:05:21 And I’ll probably upset some people by saying that.
1:05:25 I’m not convinced that reading tea leaves is indicative of much.
1:05:26 Yeah.
1:05:26 Yeah.
1:05:27 Okay.
1:05:28 I’m glad we’re in agreement about that.
1:05:36 As long as we’re, you know, exploring whether longstanding lore within kitchens is reflective
1:05:44 of some real chemistry, as was the case with umami or the French with eating salads last.
1:05:49 There’s this idea that you shouldn’t have tea at the end of a meal.
1:05:50 Is that true?
1:05:56 Um, or is it, is it like, uh, that it somehow hardens the food in your stomach?
1:06:00 Or is this just complete, like, uh, is this complete nonsense?
1:06:03 Sounds to me in the direction of complete nonsense.
1:06:03 Great.
1:06:05 Cause I like tea at the end of a meal.
1:06:07 I like chamomile tea after a meal.
1:06:13 Well, and herbal teas especially, because I mean, I could, I could make a, a just so story
1:06:20 about the, the phenolic compounds in tea cross-linking things in your stomach or something like that,
1:06:25 because polyphenols do that, but I can’t imagine that it makes a difference.
1:06:28 So polyphenols cross-link proteins?
1:06:29 Yeah.
1:06:29 Yeah.
1:06:33 I, for those who aren’t familiar, cross-linking proteins is a way of changing their configuration
1:06:39 and making, generally makes them more rigid when we, in laboratories, when we use fixative,
1:06:44 like formaldehyde or paraformaldehyde, um, you’re taking a tissue, usually a slice of brain tissue,
1:06:48 which is very floppy and you need to be less floppy so you can work with it.
1:06:52 And so you put it into paraformaldehyde or formaldehyde or glutaraldehyde.
1:06:54 All these things create what are called shift bases.
1:06:55 Do I have that right?
1:06:55 Yeah.
1:06:55 Okay.
1:07:00 My remembering my chemistry and they cross-link the proteins so that then you can pick that
1:07:03 thing up like a, well, it’s a very thin slab.
1:07:06 I would not want to do that to the food in my gut.
1:07:07 Right.
1:07:10 But nowadays we hear that polyphenols are like the greatest thing.
1:07:12 So what’s the deal with polyphenols?
1:07:15 Should we consume them separately from proteins?
1:07:21 Yeah, no, I don’t think so because the thing about polyphenols, the reason that they do this
1:07:29 cross-linking, uh, is the fact that they’re reactive and what that means is you, you put
1:07:35 them in with almost anything else and they’re going to get bound and then you’re going to
1:07:40 swallow them, uh, and they’re going to, you know, make it down to your lower GI tract.
1:07:46 And then there they may be, you know, freed up because the, whatever they’re bound to
1:07:48 gets to be digested and so on.
1:07:50 But there it’s not a bad thing necessarily.
1:07:53 In fact, it’s, it’s probably a good thing.
1:07:59 So, but the thing about polyphenols early on in the process, if you think about what would
1:08:06 happen if, for example, you take milk and add some, uh, wine to it and let it sit, it’ll
1:08:12 curdle and that’s because the polyphenols are cross-linking the, uh, the milk proteins.
1:08:15 And so that’s basically the kind of thing that’s happening inside us.
1:08:19 Years ago, there was a semi-popular diet.
1:08:25 This was in the early nineties, um, that argued that you shouldn’t combine carbohydrates and
1:08:27 proteins, that you should actually eat them separately.
1:08:35 And I’ve also heard it said that you want to eat fruit before a meal or away from a meal,
1:08:39 but not after a meal because it can give you digestive issues.
1:08:43 I’m sure people differ tremendously in terms of what they can consume.
1:08:44 I’m actually one of these people.
1:08:47 I, if I have a stomach ache, it means something is seriously wrong.
1:08:48 Yeah.
1:08:51 I mean, I can eat everything except metal shavings and my stomach doesn’t hurt.
1:08:53 I don’t get headaches or stomach aches.
1:08:54 I get other things, but I don’t get those.
1:08:57 Some people are very sensitive to food combinations.
1:08:58 They get stomach aches really easily.
1:09:06 So, um, regardless of one sensitivity to different foods, are there certain foods that it would
1:09:11 make sense to keep them separate if you have digestive issues, you know, or, um, you know,
1:09:16 bloating or, um, just like gurgling stomach, this kind of thing or worse?
1:09:17 Yeah.
1:09:24 So, um, my understanding is, well, first of all, I know for a fact that, uh, we have cycled
1:09:31 through every possible permutation of these theories over the course of the last 150 years,
1:09:38 um, with no one of them actually being touted now as the answer.
1:09:44 So to me, what that says is there is no the answer for this kind of question and that it
1:09:52 really does depend on individual physiology and what, what people can tolerate, um, for their
1:09:53 own particular reasons.
1:10:00 So I don’t think there are any, um, principles by which you can choose to, uh, combine or not
1:10:04 combine foods, um, that would make a difference to your health.
1:10:12 Also it’s, um, you know, we’re, we’re eating so many different things so many times a day that,
1:10:19 uh, it, I think would be really hard to kind of tease out any particular relationships like
1:10:19 this.
1:10:26 And even if they do exist, they probably exist only for subpopulations and not for the world
1:10:26 a little bit large.
1:10:32 So translated, what I’m hearing is you have to figure out what works for you.
1:10:40 Doesn’t sound like you believe in one particular, um, nutrition plan or diet according to any
1:10:48 particular science, but it does sound like you leaning toward the idea that certain diets,
1:10:51 for lack of a better word, will work better for different people.
1:10:56 Yeah, I guess I would, I would certainly say that it would depend on the, the individual
1:11:02 and I’m, I’m not sure that I would buy in necessarily to the idea of an optimal diet in
1:11:11 the first place, because, um, unless optimal included, uh, tremendously varied, which is kind
1:11:19 of, you know, uh, uh, in a way the opposite of optimal, you know, it’s, it’s, it’s making sure
1:11:25 it to try, uh, uh, a lot of different things all the time, rather than hewing to one particular,
1:11:27 um, approach.
1:11:33 So, um, yeah, I, I think we just don’t know enough to, to say anything definitive.
1:11:37 We talk about the, uh, ever problematic onions and garlic.
1:11:42 There’s a lot of chemistry around onions and garlic.
1:11:46 Uh, most notably the crying caused by, uh, onions.
1:11:50 What is the basis of the crying caused by onions and how do we mitigate it?
1:11:58 So, uh, plants in that family, the allium family, uh, so onions and garlic are close relatives.
1:12:06 Um, they, the way that they defend themselves from animals that might want to eat them, and
1:12:07 they’re not fruits.
1:12:14 They’re actually roots or, um, root-like structures that are meant to give rise to the next generation.
1:12:16 So, to the plant, they’re very important.
1:12:24 They’re defended with these sulfur molecules that in the intact root are, uh, inactive.
1:12:31 But then the moment the tissues are disrupted, enzymes get to work and generate from those,
1:12:37 uh, precursors, kind of, um, uh, chemical warfare cylinders.
1:12:45 The, the cylinders are opened, and, uh, we end up with these, um, uh, molecules that can fly
1:12:46 through the air.
1:12:46 They’re volatile.
1:12:49 We don’t have to actually touch the, the onion.
1:12:52 They, they come to us, these molecules.
1:12:57 Uh, and they’re meant to do exactly what they do, which is make us, uh, miserable.
1:13:06 So, the fact that they’re, uh, volatile means that you can, uh, protect yourself by doing a
1:13:07 couple of different things.
1:13:14 You can wear goggles, which, uh, prevents volatile molecules from getting to your eyes.
1:13:21 You can do the, uh, the cutting, uh, interspersed with just a rinse and water because that’ll,
1:13:28 the, the, um, molecules are being generated at the surface that you’re generating by doing
1:13:28 the cutting.
1:13:35 So, if occasionally you just rinse those surfaces, then, um, the volatiles go away and they don’t
1:13:36 bother you as much.
1:13:44 You can also get, um, um, non-pungent varieties of onions, which, which exist.
1:13:48 Uh, Maui onions are the, the best known of those.
1:13:54 And they just don’t make those sulfur molecules so that they don’t, uh, they don’t, uh, irritate
1:13:54 us.
1:14:02 I’m reminded that our colleague at Stanford, um, Dr. Sean Mackey, who runs the pain division,
1:14:08 when he was on this podcast, he said that, uh, despite many years of traditional, uh, training
1:14:15 in medicine and thinking that a lot of people’s reported, uh, gut issues were perhaps psychosomatic
1:14:21 and all this stuff, he, that he himself had the experience of, um, I think a lot of gut pain
1:14:24 at one point in his life, just, and not knowing what the origin was.
1:14:27 And it seemed like it was after certain meals and not others.
1:14:35 And he did all the necessary self-experimentation to pinpoint that it was onions that were causing
1:14:40 this very, what sound like pretty severe, um, gastric issues and pain.
1:14:45 Um, and it was the histamines caused by ingesting onions, right?
1:14:48 These little packets of molecules that cause inflammation.
1:14:52 And so, uh, that in part converted into this idea that, you know, when people talk about
1:14:58 their, their negative experiences with certain foods, that, um, they’re not making this stuff
1:15:01 up, that it’s very likely that they have some sort of food sensitivity.
1:15:06 And I think now the, the landscape of quote unquote, traditional medicine is starting to
1:15:07 become more open to this.
1:15:11 But, um, and hearing what you just described, like these warfare molecules coming out of onions,
1:15:17 um, stimulating a negative, they’re designed to create a, an aversive reaction in animals that
1:15:18 would eat them.
1:15:19 And here we are eating these things.
1:15:27 And then the idea that it would be bad for certain people at first seemed like shocking to the
1:15:29 standard, uh, medical community.
1:15:33 But now one of the, you know, leading experts in the, in the world of pain medicine is like,
1:15:39 Hey, listen, histamines from onions are a problem for people with gut issues sometimes, not always.
1:15:45 So I think, um, there’s an interesting kind of intersection of, of food chemistry, individual
1:15:49 experience and where medicine is headed.
1:15:50 It’s not crazy.
1:15:52 These are chemicals coming out of food.
1:15:52 Yeah.
1:15:53 Makes sense.
1:15:54 Yeah, exactly.
1:16:00 And maybe the, the most prominent example of an aversive chemical being generated in foods
1:16:04 that we love is capsaicin in peppers.
1:16:13 So hot peppers, uh, the, the, uh, the ones that are spicy are spicy because they contain a particular
1:16:20 molecule that is designed to be aversive to animals so that animals won’t, um, chew up those
1:16:23 fruits before the seeds can be dispersed.
1:16:31 And interestingly, the, the animals that the plant depends on for dispersal are birds and
1:16:34 birds don’t, uh, respond to capsaicin.
1:16:35 They don’t have the.
1:16:35 Really?
1:16:35 Yeah.
1:16:36 Yeah.
1:16:44 So this is a, a molecule that’s designed specifically for mammals like us to get us to leave those,
1:16:46 those, uh, fruits alone.
1:16:56 And, um, some people can handle tremendously noxious, shall we say, uh, levels of capsaicin
1:17:02 and other people are very, very sensitive and, and, um, can’t, can’t handle hardly any.
1:17:11 So, yeah, it’s all part of this, um, this larger picture of the world giving us these materials
1:17:18 to feed ourselves and are working out our, um, negotiations with those materials so that
1:17:20 we can enjoy them and be nourished by them.
1:17:26 I want to explore spiciness a bit more in a moment, but are there any data that there are
1:17:32 genetic differences, uh, among people in terms of the density of, um, I think the capsaicin
1:17:37 receptor is a substance P receptor, uh, or something like that, or sweet receptors or umami receptors
1:17:43 that would perhaps not predict, but partially explain why some people are really averse
1:17:49 to spice, other people pursue spice, um, and why some foods perhaps just like don’t taste
1:17:54 good to certain people or even give them a gut issues or, uh, this sort of thing.
1:18:00 So the, the best studied, uh, aspect of this is taste rather than smell.
1:18:05 Smell is difficult because there are so many different receptors and thousands and thousands
1:18:10 of, uh, smells, but taste is a relatively, uh, confined subject.
1:18:15 And there are, um, what are called super tasters.
1:18:24 And this has to do eventually, I’m sure with genetics, but the way this category of people
1:18:28 was first defined was by simply counting taste buds on the tongue.
1:18:35 So they, they had a particular area in which they could look and they stained the, the taste
1:18:41 buds and then simply counted them, enumerated them on, uh, thousands of different people.
1:18:46 And what they found was, as you might expect, uh, there are some people with very, very few
1:18:52 in a given area and others where they’re so crowded together, you can barely count them.
1:18:53 Wow.
1:18:56 So high pixel density, low pixel density.
1:19:00 Some people have the iPhone one, some people have the iPhone, whatever we’re on now, of, uh,
1:19:03 16 or something or 13, uh, density.
1:19:04 Wow.
1:19:04 Yeah.
1:19:05 Yeah.
1:19:10 So clearly that’s going to affect the way you experience whatever you put in your mouth.
1:19:19 And, um, uh, they, the, the investigators gave the name super taster to the people who had
1:19:23 the highest density of, um, of receptors.
1:19:32 It’s unfortunate because, you know, the, the term does have, um, connotations that are, that
1:19:32 really don’t belong.
1:19:37 It’s just some people have lots of taste receptors and other people don’t have very many.
1:19:41 Well, I guess the question is, do the people who have higher density of taste receptors
1:19:42 have better taste discrimination?
1:19:50 Can they tell two, uh, foods apart or beverages apart on a dimension of say sweetness that somebody
1:19:52 with lower, uh, density receptors can’t?
1:19:54 So that’s a really good question.
1:20:02 And, um, my, uh, I, I don’t know exactly the answer to that, but what I do know is that,
1:20:05 um, you would think that super taster sounds great.
1:20:08 That’s what I want is to be able to taste more.
1:20:16 In fact, super tasters are, uh, especially sensitive to bitterness and to acidity to the
1:20:22 point that, uh, foods that other people enjoy just fine, they find aversive simply because
1:20:24 the, the sensation is overwhelming.
1:20:32 So I used to teach a course at the French culinary Institute, no longer with us, uh, in New York.
1:20:38 And we would often have chefs in the, uh, course along with just ordinary people.
1:20:46 And we would do a, a taste test to, uh, a proxy for counting the number of taste buds.
1:20:52 You can give people, uh, a very bitter substance at a, at a known level on a little piece of
1:21:00 filter paper and then ask people to rate, does this taste extremely bitter, kind of bitter,
1:21:02 or what, what bitter?
1:21:14 Um, and, uh, the chefs would always be, uh, upset if they did not score as super tasters because
1:21:16 super means, you know, you’re, you’re a really good taster.
1:21:26 But, um, talk to them and you find out that, um, it’s often difficult for chefs, uh, to kind
1:21:31 of match the flavor preferences of their customers.
1:21:37 And one of the reasons for that can be that if you’re a super taster as a chef, you’re going
1:21:44 to dial down all kinds of things that, uh, to an ordinary taster may leave the food tasting
1:21:44 bland.
1:21:51 So, um, it’s something that, uh, there, there’s no right thing to be, but if you’re a professional
1:21:55 in the food world, you need to know what you are and how to compensate for it if you, if
1:21:56 you need to.
1:22:02 I’d like to take a quick break and acknowledge one of our sponsors function last year, I
1:22:06 became a function member after searching for the most comprehensive approach to lab testing
1:22:12 function provides over 100 advanced lab tests that give you a key snapshot of your entire
1:22:13 bodily health.
1:22:18 This snapshot offers you with insights on your heart health, hormone health, immune functioning,
1:22:20 nutrient levels, and much more.
1:22:25 They’ve also recently added tests for toxins, such as BPA exposure from harmful plastics and
1:22:27 tests for PFAS or forever chemicals.
1:22:32 Function not only provides testing of over a hundred biomarkers key to your physical and
1:22:37 mental health, but it also analyzes these results and provides insights from top doctors who are
1:22:38 expert in the relevant areas.
1:22:43 For example, in one of my first tests with function, I learned that I had elevated levels of mercury
1:22:44 in my blood.
1:22:49 Function not only helped me detect that, but offered insights into how best to reduce my mercury
1:22:51 levels, which included limiting my tuna consumption.
1:22:56 I’d been eating a lot of tuna while also making an effort to eat more leafy greens and supplementing
1:23:01 with NAC and acetylcysteine, both of which can support glutathione production and detoxification.
1:23:05 And I should say, by taking a second function test, that approach worked.
1:23:07 Comprehensive blood testing is vitally important.
1:23:12 There’s so many things related to your mental and physical health that can only be detected in
1:23:12 a blood test.
1:23:16 The problem is blood testing has always been very expensive and complicated.
1:23:21 In contrast, I’ve been super impressed by function simplicity and at the level of cost.
1:23:22 It is very affordable.
1:23:27 As a consequence, I decided to join their scientific advisory board and I’m thrilled that they’re
1:23:28 sponsoring the podcast.
1:23:32 If you’d like to try function, you can go to functionhealth.com slash Huberman.
1:23:38 Function currently has a wait list of over 250,000 people, but they’re offering early access to
1:23:39 Huberman podcast listeners.
1:23:44 Again, that’s functionhealth.com slash Huberman to get early access to function.
1:23:46 Do you salt your fruit?
1:23:51 A few years ago, there was this like a trend of salting fruit.
1:23:52 Remember that?
1:23:53 I tried it.
1:23:54 I love fruit.
1:23:56 I love salt.
1:24:02 I wasn’t such a fan of salting fruit, but I don’t want to dismiss it right off the bat.
1:24:05 Does it do anything interesting to fruit in a way that should have me return to that?
1:24:09 Yeah, no, I think it’s a completely individual thing.
1:24:12 My grandmother would salt her grapefruit.
1:24:13 Oh, yeah.
1:24:16 Oh, no, we would put sugar on our grapefruit when we were kids.
1:24:17 Yeah, yeah.
1:24:17 Sucrose.
1:24:17 Okay.
1:24:19 So she would salt her grapefruit.
1:24:36 She would salt her grapefruit and it turns out, we know now, that in fact, salt and bitter are kind of opposing sensations and you can actually diminish the sensation of bitterness by upping the salt.
1:24:43 So she was making it less bitter without adding sugar, which to her was important.
1:24:51 She used, you know, the artificial sweetener of the day in her tea in the morning.
1:24:52 That’s interesting.
1:25:02 I know people who put a tiny, tiny bit of salt in their coffee to, according to them, take the edge off, meaning to take the bitterness out.
1:25:03 It makes sense.
1:25:04 Yeah, yeah.
1:25:10 Based on the chemistry, this push-pull of bitter and salty, salty taste.
1:25:10 Yeah.
1:25:12 Pretty much everything in the nervous system is push-pull.
1:25:16 Yeah, and that goes, by the way, for things like beer.
1:25:21 Some people will add a pinch of salt to their beer.
1:25:33 The only place in the world where I enjoy beer is in Munich, where they serve beer, well, maybe it’s the schnitzel that they’re, you know, I love that stuff.
1:25:45 But they’ll come around with a heater, and they’ll heat your beer so that it’s room temperature, and it completely changes the taste.
1:25:47 The bubbles are small in those beers.
1:25:50 They taste, to me, just a little bit sweeter.
1:25:59 And I asked them about this, and the idea that you would drink a cold beer to them was like, what are you talking about?
1:26:08 I mean, you might as well tell an American that they should have their apple pie with spaghetti on top or something.
1:26:08 It’s crazy.
1:26:12 Let’s talk about alcohol, even though I’m not a drinker.
1:26:20 I know people enjoy a little bit of wine or spirits or beer, and I suppose as long as people aren’t alcoholics and they’re of age,
1:26:27 like, you know, small amounts of consumption are probably okay.
1:26:29 Zero is better.
1:26:32 But so let’s talk about wine and beer.
1:26:35 What’s the brief history on this?
1:26:44 When do people start fermenting fruit and hops and this whole business of creating poison to ingest?
1:26:48 Because it tastes good and gets them a little bit inebriated.
1:26:50 What is this?
1:27:01 So this is actually an area where we’re learning more every year because people are, especially archaeological sites,
1:27:05 are pushing dates back and so on and finding evidence for this kind of thing.
1:27:13 the ability to detect residues in pots is just amazing these days.
1:27:25 But my guess is, and it’s been argued that, we have been enjoying alcohol since before we were Homo sapiens.
1:27:26 Really?
1:27:27 Yes.
1:27:36 That primates, in fact, when you observe them, will go after fermenting fruit and enjoy it.
1:27:41 You know, seek out and pick those fruits and not others.
1:27:49 And I bet, it’s not a literature I keep up with, but I bet that there are some behavioral studies as well
1:27:59 to suggest whether or not the ingestion of the fruit is actually having an effect on their coordination, for example.
1:28:01 I bet there are studies like that.
1:28:08 So we’ve been enjoying alcohol before we were Homo sapiens.
1:28:17 And in the archaeological record, the dates have been pushed back now to the very beginnings of agriculture.
1:28:30 And in many different places, so China, the Middle East, it’s just an attractive possibility,
1:28:38 which probably did simply start with, you know, collecting a bunch of fruit, not getting around to eating it right away,
1:28:45 and, you know, it’s beginning to smell interesting, and you try it, and it does things.
1:28:47 Humans daring other humans to try things.
1:28:56 Which I think is also, by the way, how chocolate was discovered, or the possibilities for chocolate.
1:29:00 So, cacao beans are the seeds in a fruit.
1:29:07 And the current thinking is that the fruits were gathered for the fruit,
1:29:13 and the seeds, which are large, were simply thrown in a pile near the fire.
1:29:20 And there were enough residues of the fruit on the seeds for those residues to ferment.
1:29:23 And that’s the first step in making chocolate.
1:29:31 So, with respect to alcohol, I mean, alcohol is, as you mentioned, a long history.
1:29:38 I’ve heard it said that despite so much fascination and money spent on different wines,
1:29:43 depending on the make and the label and the year in particular,
1:29:47 and how the grapes were that year, depending on how the weather was that year,
1:29:50 and the soil, and, you know, so much goes into this.
1:29:51 It’s a huge industry.
1:29:58 But every once in a while, there’ll be a study published where they’ll do a blind taste test,
1:30:08 and some of the most experienced, aka expert, wine drinkers won’t be able to discern the finest wine,
1:30:13 or near finest wine, from a far more trivial, inexpensive wine.
1:30:16 And that always seems to send everyone into disarray for a couple of weeks,
1:30:22 and then everyone goes right back to distributing their wine consumption according to their income,
1:30:27 and what they perceive to be the better wine.
1:30:31 It’s kind of a wild foray into human psychology.
1:30:40 Like, if this is true, that these expert wine drinkers can’t discern, like, a $20 bottle of wine from a $2,000 bottle of wine,
1:30:48 and yet they insist on returning to the practice of preferentially buying and consuming more expensive wines,
1:30:53 if they have the means, I mean, that says all sorts of things about humans and the way we place value on things.
1:31:01 But I want to know, are the more expensive wines actually truly better from the perspective of taste?
1:31:09 And through the lens of, let’s just say, a novice and an expert wine drinker, what’s the deal?
1:31:11 Yeah, yeah.
1:31:19 So this, I think, is really complicated in all kinds of interesting ways.
1:31:31 And I think, to begin with, it’s true that people have done things like serve red wines, expensive red wines,
1:31:41 alongside white wines that had been dyed red, and asked people, asked experts to judge them and comment on them,
1:31:46 and the experts being fooled by the food coloring.
1:31:57 So I think it’s, in large part, to begin with, a matter of what we’re expecting to happen when we taste something.
1:32:06 And if we have expectations, then those expectations are going to influence our perception.
1:32:17 And there are a couple of wonderful books by a neurobiologist named Gordon Shepard on exactly these subjects.
1:32:23 So it’s a complicated loop.
1:32:25 We have expectations.
1:32:26 We taste something.
1:32:34 The expectations play into what we think we experience and our conclusions from that experience,
1:32:37 which is no knock on the wines.
1:32:44 It’s just the fact of our imperfect nature as sensory beings.
1:32:56 Then when it comes to the wines themselves and the kind of variation that you find from different kinds of wine,
1:33:05 makers, locations, weather, treatment during the winemaking process, all those different things,
1:33:12 if you work at it, you can train yourself to notice minute differences,
1:33:20 just as you can train yourself to notice minute differences in all kinds of other things that we care about.
1:33:32 Art connoisseurship, for example, is knowing something about the history of art and about the materials and that kind of thing.
1:33:41 They all play into our judgment and what we’re talking about when we’re talking about whether a wine is better than another.
1:33:42 It’s a judgment.
1:33:53 And I think the more you know about, if you care to know, the more you know about a particular material,
1:33:59 the better you’re able to either appreciate it or depreciate it depending.
1:34:03 And wine is just fascinating material.
1:34:14 I mean, it’s made every year from all kinds of different grapes in all kinds of different parts of the world by all kinds of different people.
1:34:21 And they all taste kind of different depending on all those different factors.
1:34:29 And if you’re interested in those kinds of distinctions and if you get pleasure from taking a sip and saying,
1:34:37 ah, yeah, that was a warm year in that vineyard and tastes a little riper than the other bottle that I have in my cellar,
1:34:39 that’s great.
1:34:44 That means you’re, you know, using your human capacities to the utmost.
1:34:49 If you’re just drinking to drink, not so much.
1:34:56 So I think it depends on the, not only the product, but the consumer.
1:35:05 Like so many domains of life, it sounds like, uh, curiosity, uh, lends itself to a deeper and better relationship with something.
1:35:11 Uh, a guest on this podcast who himself was a comedian, um, said exactly what you said.
1:35:19 He said, um, which is only to say that you agree, uh, that the more you learn about something,
1:35:27 the way a movie was made or visual art or a song, the more you come to appreciate it with one exception, comedy.
1:35:29 You either think something’s funny or not.
1:35:33 You can learn, you can learn about the process that comedian went through.
1:35:34 You can learn about the context.
1:35:37 And if it’s not funny to you, it’s not going to become funny.
1:35:41 So it seems to be like one exception in the universe of experiences.
1:35:47 But, uh, even though we weren’t talking about food, I think he would totally agree with you, um, on this point.
1:35:52 Which is a perfect segue for my next question, which is about cheese.
1:36:03 When you walk into a cheese shop in, say, Denmark or in Northern Europe, do you like it or do you feel overwhelmed?
1:36:08 Because for those who have, they know it’s intense.
1:36:12 Yeah, that’s one of my favorite things, actually.
1:36:18 Um, something that I learned to like, uh, when our family lived in France.
1:36:23 I went to France for a year and I decided, uh, you know, the French make a lot of cheese.
1:36:25 I should learn something about that.
1:36:34 And I, I went to, uh, a little trailer at one of the farmer, farmer’s markets in the little village we were living in.
1:36:39 And in my broken French said, I was, I would like to learn about cheese.
1:36:45 Because I got like a 10-minute lecture on how Americans could never appreciate cheese properly.
1:37:07 But then, okay, I’ll, uh, and I had a wonderful year-long, uh, uh, uh, uh, just every, every week, uh, a session with this cheese maker who was bringing, she herself did not make, uh, most of the cheeses she sold.
1:37:13 But she would sell what was proper seasonally for that, um, for that place.
1:37:21 Anyway, I learned a tremendous amount, fell in love with the, the diversity, uh, you know, starting with basically the same material.
1:37:38 Maybe two or three different animals, kinds of milks, but starting with the same bland material and ending up with this tremendous range of flavors is, uh, I think a tribute to human ingenuity to, to be able to come up with that kind of, uh, diversity.
1:37:42 How long has cheese been, um, made and consumed by humans?
1:37:52 Uh, since apparently very early in the domestication of animals, maybe even before animals were fully domesticated.
1:38:05 So again, we’re talking 7,000, 8,000 years ago in the, in the case of dairy products, that’s pretty much in the, in the, um, Central Asian area.
1:38:08 Can we talk about the chemistry of cheese and fermentation?
1:38:09 Sure.
1:38:10 Yeah.
1:38:21 First, uh, a question about a specific cheese, uh, if one looks online, um, which is always a dangerous thing to do, uh, if you’re in search of real information, you have to be very discerning.
1:38:38 Um, there’s this idea that certain cheeses in particular, Parmesan cheeses are so rich with the amino acid tyrosine that they create, uh, because tyrosine is the amino acid precursor to dopamine that they create, um, a mild high of sorts.
1:38:42 Um, now this, um, now this, of course, could also be that people just really enjoy the taste or both.
1:38:43 Yeah.
1:38:45 But it makes sense at some level.
1:38:49 What’s known about the chemistry of cheeses and, um, the experience of cheeses?
1:39:17 Yeah, well, so the, the, the, the thing that makes cheese much more interesting than milk is the fact that, um, microbes have been living in it and on it for, um, weeks or months or years and slowly breaking down the proteins and the fats and generating these small molecules that we were talking about before that have flavor.
1:39:22 That, uh, that, uh, that, uh, that give us the sensations of taste and smell.
1:39:33 The longer that process goes on, for the most part, the more of those breakdown products there are and the richer and more, more varied the flavor is.
1:39:49 Now, you can sometimes get very strong flavored cheeses very quickly, uh, uh, camembert is an example of, uh, cheese like that where you, um, in the cheese making process essentially encourage the changes to happen very rapidly.
1:40:01 But if you, um, um, dial back on the process and let it take longer, you end up with a much more diverse, uh, array of, array of molecules.
1:40:16 And in the case of Parmesan and the, those crystals that you end up with in cheeses that are two, three years old, um, uh, which are crunchy and kind of, uh, they’re the, the sign of authenticity.
1:40:25 You know, the, the, the, this cheese is actually that old and, uh, it’s worth paying double the price that you would pay for a young version.
1:40:41 Um, those are, uh, usually, uh, tyrosine or other amino acid, um, um, um, derivatives that are, uh, that have been broken off of the protein chains.
1:40:50 And then because the cheese has slowly been dehydrating, uh, um, they’ve become insoluble and begin to crystallize out.
1:40:58 And so that’s why they’re a sign of, um, uh, of the process of aging and also the, the time of aging.
1:41:10 Um, the thing about it though, and the, the, for me, the question mark is, uh, that tyrosine was there already in the proteins.
1:41:20 And so is having it crystallize out somehow making it more immediately available to have an effect on us?
1:41:23 Uh, you know, we don’t have to digest the protein anymore now.
1:41:28 It just, you know, pops right into us the moment we put it in our mouths.
1:41:33 Maybe that has something to do with, uh, the effect that people are reporting.
1:41:39 When smoke flavors are added to cheese, is it through actual smoking process?
1:41:40 Yes.
1:41:41 If it’s authentic?
1:41:41 Yeah.
1:41:43 If it’s authentic, yeah.
1:41:48 The cheeses have been, um, kept in a room with, uh, something smoldering.
1:41:52 And that was often in the, uh, old, old days.
1:42:03 And still to some extent these days, kind of like, um, curing hams, uh, bugs are going to want to, uh, enjoy that really rich, nutritious material.
1:42:07 And so you have to ward them off and smoke is a good way to do it.
1:42:08 Ah, that makes sense.
1:42:13 So to keep bugs away, you fill the room with smoke and then you end up with food that tastes smoky.
1:42:13 Yeah.
1:42:15 And then you tell people that it tastes good.
1:42:17 I’m not a fan of smoke.
1:42:18 I don’t know why.
1:42:19 Uh, yeah.
1:42:24 Maybe it’s because most smoky flavors seem to come from a kind of a, it tastes chemical to me.
1:42:26 It doesn’t taste like smoke.
1:42:34 It tastes like, uh, it tastes like, um, smoke generated from, uh, um, drywall mixed with, uh, some styrofoam.
1:42:43 It doesn’t, it doesn’t, it’s not, it’s not like a nice, uh, organic in the real sense of the word, um, natural flavor to me.
1:42:44 It tastes chemical.
1:42:45 Yeah.
1:42:45 Yeah.
1:42:47 No, I, I, I know exactly what you mean.
1:42:54 And I also think that most smoked foods are over smoked, you know, that, that ends up being the only flavor that the food has.
1:42:59 And instead of being a kind of in the background, uh, flavor.
1:43:00 So.
1:43:05 And what about in bourbons and things like that, where people get really excited about a smoky bourbon?
1:43:07 Is that, um, why would you do that?
1:43:09 Because I can’t imagine that the bugs we’re going to get into.
1:43:12 Well, bugs like ferment, right?
1:43:13 Is that right?
1:43:13 Yeah.
1:43:19 Actually, one great way to attract bugs to your picnic is to have vinegar there.
1:43:20 They love.
1:43:21 Yes.
1:43:22 The smell of vinegar.
1:43:23 Yeah.
1:43:23 Yeah.
1:43:33 So in the case of, um, uh, barrels for distilled beverages, that’s, uh, uh, as far as I can tell,
1:43:40 just a completely cultural thing, you know, that, um, in order to make barrels, you have
1:43:44 to, uh, heat them in order to make the wood pliable.
1:43:50 And probably someone in the process of making barrels discovered that if you, you know, if
1:43:55 it burns out of control for a few seconds, that may be not such a bad thing 10 years down the
1:43:56 line.
1:44:01 So, um, it’s certainly not essential to the flavor of, uh, of alcohols.
1:44:09 And a lot, uh, uh, uh, uh, for example, um, um, whiskeys may, may be marketed as having been
1:44:12 aged in used sherry casks.
1:44:18 So you don’t get the, the toasting that you get if you’re making fresh barrels.
1:44:25 So I think it’s, it’s a matter of taste and, and also just the, the skill which, with which
1:44:29 that flavor has been incorporated into whatever the, the food or drink is.
1:44:35 On the topic of fermentation, our colleague, I assume you’ve mentioned a lot of our colleagues,
1:44:40 but we’ve got a lot of spectacular colleagues at Stanford at Justin Sonnenberg and to be
1:44:46 fair, his wife, Erica has also contributed critically to this work, have, uh, made discoveries essentially
1:44:53 that consuming low sugar fermented foods on a daily basis can lower inflammation, uh, markers
1:44:59 of inflammation, even more so than increasing one’s fiber intake, which is itself interesting.
1:45:05 What have you learned about fermentation, chemistry, fermentation as a, as a human practice, um,
1:45:11 for health benefit, sure, for taste, but just as a, as a thing, fermentation is a pretty,
1:45:13 pretty wild thing that we would do this.
1:45:14 Yeah.
1:45:14 Yeah.
1:45:15 Yeah.
1:45:22 Well, so I, uh, my sense is that it began, um, we were talking earlier about, uh, about alcohol
1:45:24 began with just observation.
1:45:29 You, um, have fruits that are overripe and they’re sitting on the floor.
1:45:34 Forest floor and they sit long enough and they begin to smell different and look different
1:45:37 and fizz and all kinds of things.
1:45:38 And that’s, that’s interesting.
1:45:46 So, um, I, my sense is that fermentation has been discovered essentially by every population
1:45:53 on the, uh, on the earth, including the, the Arctic where you think it might take a while
1:45:54 for things to go on.
1:46:03 But in fact, um, products that are translated into English as stink fish are among the most
1:46:10 prized of the, of the foods in the Inuit, um, regions of the, of the pole.
1:46:12 How do they prepare this stink fish?
1:46:16 Uh, essentially by, uh, letting it sit.
1:46:22 So that’s one of the appeals of fermentation is you don’t have to do a whole lot.
1:46:29 You just, uh, catch the food, whatever it is, and, um, uh, put it in a container of some
1:46:29 kind.
1:46:35 Uh, some stink fish are made simply by digging a pit and burying it and covering it over.
1:46:40 Um, and then there’s, there’s a connoisseurship of, of these foods.
1:46:48 Um, it’s a lot of fun actually to go back and read the accounts of explorers to these regions.
1:46:54 And, uh, the, the locals are, you know, uh, trying to show the greatest hospitality by serving
1:47:02 them foods that they can’t bear even to get near, uh, uh, salmon eggs, another example,
1:47:05 highly prized, uh, but after they’d been fermented.
1:47:07 So, uh.
1:47:07 This is caviar.
1:47:08 Yeah.
1:47:09 Yeah.
1:47:09 Caviar.
1:47:11 One of the most expensive foods on the planet.
1:47:12 Exactly.
1:47:12 Exactly.
1:47:16 And not just for, um, kind of for show reasons.
1:47:24 I mean, the, the omega-3 content of caviar is like off the charts and the, um, there are
1:47:30 other micronutrients in, in caviar that make it, this is just like the, these are the sturgeon
1:47:31 eggs typically, right?
1:47:31 Yes.
1:47:32 Yeah.
1:47:32 That’s right.
1:47:33 Yeah.
1:47:33 Yeah.
1:47:41 Which, uh, production of which almost disappeared 20 years ago and now is booming because people
1:47:47 are now farming these fish, uh, the fish were endangered, uh, they’re now farming them all
1:47:53 over the place and trying, uh, caviar from different species that had never been tried before.
1:48:03 So, um, uh, that’s actually part of, um, what I would say about fermentation these days as well
1:48:14 is that once, um, the, the, the formerly isolated populations on the earth began communicating
1:48:21 with each other and sharing expertise and sharing knowledge of these materials, which has happened,
1:48:30 of course, um, hugely in the last 20 years or so, um, local traditional ways of doing things
1:48:36 have now not only spread to other parts of the world, but gotten people to ask the question,
1:48:43 well, if you can do this kind of fermentation with this raw material, what about doing it with
1:48:50 a different raw material, um, so, uh, you know, miso was traditionally made with soybeans.
1:48:59 Now it’s being made with peas in, in, uh, northern Europe and just on and on and on, um, uh, which
1:49:05 I think is both tremendously difficult to keep up with, but also tremendously exciting because
1:49:15 it means that we’re now, um, seeing how traditional food materials can be transformed by the action
1:49:23 of microbes that we’ve, we kind of know about, but only know about in very specific, uh, contexts.
1:49:31 Uh, and so I, I think the next couple of decades are going to bring forth, uh, just all kinds
1:49:38 of new foods that will be initially strange and maybe off-putting because they’re new, but
1:49:48 also they’re going to be, you know, this, this era’s, um, versions of miso and, uh, soy sauce
1:49:55 and beer and wine and so on. So exciting times ahead. Yeah. We, we forget that we’re still
1:50:00 evolving, you know, especially when we hear about all the problems of the world, we, we forget
1:50:04 that we’re still evolving and that some of the technologies around food and drink are not
1:50:10 just creating less healthy versions, but as you pointed out, are, are creating new, new hybrids
1:50:15 of information, new hybrids of actual foods. It’s not all about returning to ancient ways.
1:50:20 You know, the conversations like this of slowing down and, and one’s intake of food and chewing
1:50:27 and appreciating and, um, thinking about preparation of food, not just eating out of packages. One
1:50:32 hopes, um, people, I think if there’s one thing that the vegans, the vegetarians, the omnivores
1:50:38 and the carnivores all agree on is that eating fewer processed foods is better. That’s the one
1:50:43 thing they all seem to agree on. Um, I have a question about you. Uh, actually I have several
1:50:50 questions about you, which is what motivated this exploration into, into food and chemistry. I mean,
1:50:56 you’re taking a very different approach to all of this. Um, I should point out that your original
1:51:02 training at Caltech was in astronomy. Then you shifted to another field and then you ended up in
1:51:12 this field of food science slash chemistry. Um, you know, a lot about poetry. So, um, I don’t think
1:51:18 I’ve ever met anyone with that background. You are clearly an N of one, as we say, what, what got you
1:51:24 into this whole thing? And, and, and more importantly, perhaps what motivates you? Like what’s, what’s,
1:51:31 where’s the, the, the texture of interest? Yeah. Is it like to taste as many things as possible or is
1:51:36 it to link levels of analysis? What, what is it? That last question is a really good one. I’ll have
1:51:42 to, I’ll think about that as I answered the first parts. So yeah, I started out, uh, in love with science
1:51:51 and with astronomy in particular and, you know, built a telescope. And, um, uh, I still look up at Orion
1:51:59 every time it’s in the sky and the, and the skies are clear. Um, went to Caltech to do astronomy,
1:52:09 decided after a couple of years there that the, um, the physics was just not enough of a motivator for
1:52:17 me to keep going. The physics had, at that point had gotten pretty, um, hairy for me. And so I decided,
1:52:24 you know, I’m, I, I still love to look at the stars, but maybe I’m not gonna do astronomy. I then looked
1:52:32 around for other things and the people, I, I had always loved the humanities, poetry and novels in
1:52:41 particular. Uh, I was going to transfer to Stanford actually. And my, uh, literature professors at Caltech,
1:52:48 and there were a few, um, convinced me to stay. And they said, what you can do is you can stay with us,
1:52:55 cherry pick the science, because you don’t have to take as much anymore, and we’ll get you a desk at the
1:53:02 Huntington Library, the research library, and we’ll, we’ll give you tutorials and we’ll take care of you.
1:53:10 And that’s exactly what happened. It was a fantastic, uh, uh, education that still included plenty of
1:53:17 science, but it was on my terms and not the, not the disciplines terms. Uh, and then I went off to
1:53:25 graduate school in literature, uh, having been, um, uh, inspired by my teachers at Caltech.
1:53:33 Did a degree there, uh, on the poetry of John Keats, uh, and then couldn’t get a job teaching.
1:53:43 And so my, um, my mentors back at Caltech and also in graduate school said, well, you know,
1:53:49 you have the science in your background, you should do something with that. And, um, long story short,
1:53:58 conversations with friends over the dinner table and drinking wine and so on. Um, a question came up,
1:54:07 why is it that beans give you gas? And, uh, we all laughed. I laughed and then I went to the library
1:54:14 and I found out why. And I came back and told my friends and we had a good laugh. And then I thought,
1:54:21 maybe, I mean, people are interested in food and this is kind of a fun fact about food that, uh,
1:54:28 most people don’t know. Maybe I can do this kind of thing. Uh, so I, I began to look a little more
1:54:37 into it. And then in the meantime, a scout for one of the publishing houses in New York had a girlfriend
1:54:43 who was in the same group and she reported to him. He reported to the publisher. Publisher called up out
1:54:50 of the blue and said, we hear you’re writing a book about the science of food. And so from that moment
1:54:57 on, I was writing a book about the science of food. You said, yes, I am. Yes. Uh, what, why do we get
1:55:03 gas from beans? And is it true that soaking them in water prior to cooking them can, uh, remove some of
1:55:12 that untoward effect? So it turns out that the, the answer was discovered by scientists working for NASA.
1:55:19 And if you think about NASA and their missions back in the seventies, you can understand why they would
1:55:29 want to control something like this. So, uh, it turns out that beans contain in addition to, uh, starch and
1:55:38 sugars, uh, kind of intermediate sized, uh, carbohydrates that our bodies do not have the enzymes to break down
1:55:45 into sugars. So we can take care of starch, but, but not these, uh, intermediate sized molecules.
1:55:52 And so they pass into our gut unchanged. And then we have plenty of microbes who are happy to see those
1:56:01 and, and, uh, digest them. And in the process they produce CO2 and hydrogen gas. And that’s what we
1:56:10 end up experiencing. So the way to deal with that is to, uh, soaking the beans will work. Um, that, uh,
1:56:19 leaches out some of these molecules, which are small and so soluble in water. Um, even more effective is to
1:56:26 actually bring that water after it’s been soaking to a boil and then pour that water off that, that will
1:56:33 get rid of more. But the other point I would make about these, uh, so-called oligosaccharides is these
1:56:43 days we value, uh, the life in our lower tract. And these are the creatures that those molecules are in fact
1:56:50 feeding. So, and it has been shown that you can, you can, uh, or your system can kind of adapt.
1:56:59 Uh, so yeah, the first few times you have, uh, um, beans or light lentils or whatever it might be,
1:57:07 um, you may have some discomfort, but the more frequently you eat it, the better you’re able to
1:57:14 tolerate it or your, your system is able to tolerate it without generating the discomfort.
1:57:20 And it seems to be a repeating theme, which is that the more we eat certain foods, the more our
1:57:26 gut microbiome adapts to those foods. I think that we’re just at the beginning of understanding
1:57:33 the gut microbiome, but it’s such a key player. So what, um, do you make it a point to eat fermented
1:57:39 foods? Um, given what you know about the microbiome, what are your favorite fermented foods or drinks?
1:57:49 Yeah. Um, I, uh, have learned to like kimchi. So that was not initially, uh, a food that I sought out,
1:57:58 but I, I’ve really come to like it. Um, and, um, uh, you know, that, that may really be the only,
1:58:06 uh, unusual fermented food that I seek out. I mean, I, um, I love fruits and vegetables and,
1:58:13 and legumes and eat lots of those and kind of figure that, you know, things will take care of
1:58:17 themselves down there for the most part. But, uh, kimchi is something I’ve come to love.
1:58:18 Mm-hmm .
1:58:23 Yeah. I haven’t quite gotten to the kimchi thing. I think it’s because a few years ago,
1:58:29 I brought it into my lab when I was in San Diego and my entire lab complained, except one person,
1:58:36 my Korean student who absolutely loved it. So I think some of these things are, are acquired early
1:58:41 in life. And that’s a question I was going to ask earlier. Do you think that when young kids in
1:58:48 particular, like don’t want broccoli or they, um, don’t want certain foods that it’s reflecting an
1:58:55 actual real aversion that’s based on something important about their chemistry?
1:59:02 Yeah. Yeah. So my, uh, again, the, I don’t think the literature is clear, but my sense based on having
1:59:11 had a couple of kids go through this and just thinking it through, uh, I, I think what’s going on is that
1:59:20 kids have a heightened sense of taste and smell, um, and very early in development, they’re, um,
1:59:25 omnivorous though they’re, they’ll put anything in their mouths. Then at a certain point, they become
1:59:34 much more conservative and, um, and I think also much more sensitive to nuances, you know, the, the sulfurousness
1:59:43 of broccoli and that kind of thing. So, um, but I think it’s also, uh, both temporary and, uh, you
1:59:51 can work with it. So in the case of our kids, uh, we just made our regular dinners every, every day.
1:59:59 Um, and we would say to our kids, you’re welcome to eat as much or as little, uh, what we have as you
2:00:08 want, but this is what we have. And there was one food that neither my son or daughter could tolerate.
2:00:14 And we ended up just deciding, okay, that’s literally off the table. You don’t have to worry
2:00:21 about this one. And it was, um, amaranth leaves. Whoa. Uh, which I was growing in the garden because,
2:00:27 you know, I’m trying to learn about everything and, uh, and they’re interesting. Uh, but they have a very
2:00:33 particular texture and it was the texture that they just, you know, it made them gag and I didn’t
2:00:38 want to put them through that. So fair. So it wasn’t just saying, I don’t like this. It was,
2:00:45 they were trying. If nothing else, one can still thrive, uh, in life without having any amaranth
2:00:51 leaves. Is it true that some people like, and some people loathe cilantro because they taste different
2:00:56 things in the cilantro? Like the experience of cilantro is fundamentally different for some people
2:01:03 than others. I like it. My father, he, he hates it. Yeah. Yeah. Yeah. So cilantro is a really
2:01:10 interesting case. And, um, um, the subject of, uh, series of, uh, studies at the Monell Chemical
2:01:16 Census Center. Uh, they were, they, uh, in addition to all kinds of other things would go to local
2:01:25 county fairs and ask people, uh, ask first of all for twins. If, if they saw twins on the grounds,
2:01:31 they would bring them over to the booth and ask them both to taste, uh, cilantro and, and say what
2:01:40 they thought. Bottom line is, um, uh, cilantro has molecules that, uh, kind of, uh, I was gonna say
2:01:48 cross-react. That’s not exactly it. They, they’re also found in soaps. And so for a lot of people,
2:01:54 depending on whether they’ve been acculturated to cilantro early in their lives or not, if they’re
2:02:00 only encountering it as an adult, the first thing they’re gonna think is that tastes like soap. I don’t
2:02:06 want to put that in my mouth, uh, unless, you know, you’re in company where it’s important to go along
2:02:15 with the, with the gang. Um, so there’s a good, uh, basis for this kind of divergent set of reactions,
2:02:22 but it has more to do with the, the cultural appearance of those same flavor molecules than with
2:02:28 the material itself. I see. So for those of you that don’t like cilantro, you can, uh, cite this,
2:02:36 uh, discussion. I have a colleague at, uh, Harvard, um, Catherine Duloc, who studies the olfactory
2:02:41 system. You’re probably familiar with Catherine’s work. Yeah. And, um, she’s French, uh, as the last
2:02:47 name suggests. And she would tell this story about different students and postdocs in her lab who
2:02:55 come from a variety of different countries, um, being split down the middle in terms of their
2:03:02 experience of microwave popcorn that some people in her lab like love the smell of microwave popcorn,
2:03:07 but then there’s a separate population of people in her lab that experienced the smell of microwave
2:03:16 popcorn as exactly the same as pungent vomit. And she claims it’s on the basis of a variant in one of these
2:03:20 olfactory receptors, which also speaks to the relationship between smell and taste.
2:03:24 You know, like nobody wants to eat something that smells putrid. Yeah. Yeah. Generally,
2:03:29 one would hope. What are some other examples of foods where people tend to diverge on the basis of
2:03:34 something, uh, known to be, or almost certainly biological, as opposed to just,
2:03:41 I wasn’t raised eating that, or that seems weird. So one thing that comes to mind that isn’t quite that,
2:03:53 um, is, uh, parmesan cheese, which, um, has as one of its primary, uh, flavor components butyric acid,
2:04:01 which is also the main thing that makes vomit smell like vomit. And some people, uh, just can’t eat
2:04:08 parmesan cheese for that reason. Others don’t notice it. Uh, others kind of notice it, but it’s okay. It’s
2:04:17 part of being parmesan cheese. Uh, so a lot depends on not only the, sort of the individual apparatus
2:04:23 experiencing a food, but then also what’s kind of normal for that food to contain. And because,
2:04:34 uh, uh, uh, cow’s milk is especially rich in, um, um, butyric acid as one of the components of the
2:04:38 fats, that’s what you get when the breakdown takes place.
2:04:46 Thanks. I like the example of parmesan cheese more for me, uh, more for me. My last question is,
2:04:52 um, not in the domain of food or chemistry, but, um, it’s about poetry. This is a science health
2:04:58 podcast, but you’re here and you have the expertise. So I’m going to ask you, I love poetry. What is
2:05:03 something that you learned about Keats that most people don’t know that is at least to you,
2:05:10 particularly interesting. And then I’ll ask you to suggest, uh, a Keats starter pack. Um,
2:05:14 maybe name one, one, uh, Keats poem that everyone should go read. We’ll put a link to it. But first
2:05:20 question is, uh, you spent considerable amount of time researching Keats and learning about him and his
2:05:28 work. So, um, what’s something that we’re not going to learn elsewhere? Yeah. Yeah. Uh, I think one
2:05:35 of the most important things about his development, uh, and the reason that he wrote the kind of poetry
2:05:47 he did, which was often, um, concerned with, uh, with death eventually, ultimately, um, is that he started
2:05:57 out life as a medical student. He was a medical student at, uh, uh, Guy’s Hospital in London,
2:06:08 which still exists and has a long, um, uh, amazing history. Um, he was a medical student. He, uh, had a
2:06:19 mother and a brother who both died of TB and he attended them, uh, in their illnesses. And, uh,
2:06:30 so to know that and then to read, uh, a poem like “To Autumn,” which is the poem that I would, uh,
2:06:44 suggest people read, uh, I think just adds a dimension of, um, um, uh, appreciation to that poem.
2:06:50 Because there’s, there’s nothing about death in the poem. It’s just a description of a natural scene
2:07:01 in the autumn, um, but that those experiences are there. And, uh, knowing that and reading not only
2:07:12 that poem, but, but many others, um, I’m sure it was, um, well, I, I think he wrote poetry both to, um,
2:07:21 comfort people and to kind of work through what it is that life is all about that he needs to come to
2:07:30 terms with in order to have lived that, that life. Thank you for that. We will go read, uh, to Autumn
2:07:37 and, uh, we’ll look for those experiences, uh, inside of that. A couple of things I want to say, uh, first of
2:07:43 all, uh, thank you so much for coming here and, and sharing your knowledge with us. Um, I’m certain
2:07:48 that it’s going to change the way that people experience food and drink, and if nothing else,
2:07:54 we’ll get them chewing their food and pausing between bites here and there to get deeper into the experience
2:08:02 of food. Uh, it’s also nice, uh, in fact, it’s very refreshing to be able to talk about food, uh, on this
2:08:09 podcast, uh, not within the context of just fueling the body and health benefits. Uh, those are
2:08:15 critically important, but obviously food has cultural aspects and it has taste aspects and it’s
2:08:19 one of the great sources of pleasure in life. So, um, you’ve taught us how to get more pleasure from,
2:08:25 from food and also it’s links to history and human evolution. I mean, there’s, there’s so much there,
2:08:30 and we’ll put links to your books that explore, uh, chemistry of food and, and other, other aspects.
2:08:35 I also just, I want to thank you because whether you intended to or not, um, you’re a wonderful
2:08:44 example of how somebody, uh, follows their interests and blends them. Um, and how talking about your
2:08:50 interests with people, um, can help you get opportunities to get paid to do what you do.
2:08:54 You know, people often wonder, you know, how do I take my varied interests and, and put them into
2:08:59 something and they’ll try and like, like thread the needle from this to that. And, and I, I’m not
2:09:04 going to make up a story here, but what I gathered was that just by being you and being open-minded
2:09:09 and answering questions when people ask that, uh, you’ve been able to, uh, braid together your,
2:09:14 your interests in a way that’s allowed you to have a very unique career. That’s very impactful.
2:09:19 Your books have been read by so many people and this conversation will be heard by so many people.
2:09:26 So thank you for that. It’s a reminder to just be oneself and things generally work out and that
2:09:31 you’re continuing to do the great work that you’re doing. So once again, thanks for taking the time
2:09:35 to come down here and talk to us. I’m going to try some new foods. I think I’m going to do this tea
2:09:38 thing. I need some greenery in my place and I’m going to, I think I’m going to do that. So I have
2:09:44 questions for you about that and, um, yeah, thanks so much. I really appreciate the work you’re doing.
2:09:51 Well, you know, thank you very much, Andrew. I, if I can just say a word, um, about how, um,
2:10:00 how rare it is to talk with people who are broadly interested in sort of the details of life, but also
2:10:07 the meaning of life and, you know, what’s, what’s possible and what’s not, uh, that, um, that makes me
2:10:14 especially happy to be here. Um, and I was just going to say that, um, I, I looked at this, the
2:10:21 book about food as being, you know, a one-off and then I would write about gardening or, you know,
2:10:28 something else. Um, and I just got captured by the subject. You know, there’s, it’s hard to think of
2:10:34 something that’s more central to, uh, you know, just sustaining human life, but also getting pleasure
2:10:40 from it. And, uh, so I, I went down the rabbit hole and I’m still down there.
2:10:45 Well, we’re grateful you are. So thank you. And thanks for putting the knowledge you collect in
2:10:47 that rabbit hole out into the world. Thank you.
2:10:52 Thank you for joining me for today’s discussion with Dr. Harold McGee. To learn more about his
2:10:57 work and to find links to his books, please see the show note captions. If you’re learning from and
2:11:01 or enjoying this podcast, please subscribe to our YouTube channel. That’s a terrific zero cost way to
2:11:07 support us. In addition, please follow the podcast by clicking the follow button on both Spotify and
2:11:12 Apple and on both Spotify and Apple, you can leave us up to a five-star review and you can now leave us
2:11:16 comments at both Spotify and Apple. Please also check out the sponsors mentioned at the beginning and
2:11:21 throughout today’s episode. That’s the best way to support this podcast. If you have questions for me
2:11:26 or comments about the podcasts or guests or topics that you’d like me to consider for the Huberman
2:11:31 lab podcast, please put those in the comments section on YouTube. I do read all the comments.
2:11:35 For those of you that haven’t heard, I have a new book coming out. It’s my very first book.
2:11:39 It’s entitled protocols and operating manual for the human body. This is a book that I’ve been working
2:11:45 on for more than five years. And that’s based on more than 30 years of research and experience.
2:11:51 And it covers protocols for everything from sleep to exercise, to stress control protocols related to
2:11:57 focus and motivation. And of course, I provide the scientific substantiation for the protocols
2:12:02 that are included. The book is now available by presale at protocolsbook.com. There you can find
2:12:08 links to various vendors. You can pick the one that you like best. Again, the book is called protocols,
2:12:13 an operating manual for the human body. And if you’re not already following me on social media,
2:12:19 I am Huberman lab on all social media platforms. So that’s Instagram, X threads, Facebook, and LinkedIn.
2:12:24 And on all those platforms, I discuss science and science related tools, some of which overlaps with
2:12:28 the content of the Huberman lab podcast, but much of which is distinct from the information on the
2:12:33 Huberman lab podcast. Again, it’s Huberman lab on all social media platforms. And if you haven’t
2:12:37 already subscribed to our neural network newsletter, the neural network newsletter is a zero
2:12:42 cost monthly newsletter that includes podcast summaries, as well as what we call protocols
2:12:47 in the form of one to three page PDFs that cover everything from how to optimize your sleep, how to
2:12:52 optimize dopamine, deliberate cold exposure. We have a foundational fitness protocol that covers
2:12:57 cardiovascular training and resistance training. All of that is available completely zero cost.
2:13:02 You simply go to Huberman lab.com, go to the menu tab in the top right corner, scroll down to newsletter
2:13:06 and enter your email. And I should emphasize that we do not share your email with anybody.
2:13:10 Thank you once again for joining me for today’s discussion with Dr. Harold McGee,
2:13:14 and last, but certainly not least, thank you for your interest in science.
2:13:23 And as mentioned at the beginning of today’s episode, we are now partnered with Momentus
2:13:27 supplements because they make single ingredient formulations that are of the absolute highest
2:13:33 quality and they ship international. If you go to livemomentus.com/huberman, you will find many of the
2:13:36 supplements that have been discussed on various episodes of the Huberman lab podcast,
2:13:38 and you will find various protocols
2:13:39 related to those supplements.
Chào mừng bạn đến với Podcast Huberman Lab, nơi chúng ta thảo luận về khoa học và các công cụ dựa trên khoa học cho cuộc sống hàng ngày.
Tôi là Andrew Huberman, và tôi là giáo sư về sinh học thần kinh và nhãn khoa tại Trường Y khoa Stanford.
Khách mời của tôi hôm nay là Tiến sĩ Harold McGee.
Tiến sĩ Harold McGee là một giáo sư tại Đại học Stanford và là tác giả nổi tiếng thế giới về chủ đề khoa học và hóa học thực phẩm, nấu ăn.
Ông đã dành hơn bốn thập kỷ để nghiên cứu và viết về chủ đề này.
Công việc của ông là duy nhất vì nó vừa dạy cho chúng ta về lý do tại sao thực phẩm có vị như vậy, vừa chỉ cho chúng ta cách làm cho gần như bất kỳ thực phẩm hoặc đồ uống nào ngon hơn.
Tôi, cũng như hầu hết các bạn, thực sự yêu thích việc ăn uống.
Và đối với tôi, điều đó là một cách nói nhẹ nhàng.
Tôi yêu thực phẩm và việc ăn uống.
Hôm nay, Harold sẽ dạy chúng ta về mọi thứ từ cách các loại nồi chảo, bát đĩa bạn sử dụng, thậm chí cả dụng cụ bạn dùng,
có thể thay đổi vị của thực phẩm, cũng như những điều đơn giản như thêm một chút muối vào bất kỳ thứ gì có vị đắng,
bao gồm cả cà phê, đúng vậy, cà phê, làm thay đổi hóa học và hương vị của nó theo cách tích cực, và ông ấy sẽ giải thích tại sao.
Chúng tôi thảo luận về việc chuẩn bị thịt và điều mà chúng ta gọi là vị umami,
và cách nó được tạo ra bằng cách đun nóng protein theo những cách rất cụ thể và cách bạn có thể làm cho những hương vị đó được nâng cao hơn,
và cách để có thêm nhiều hợp chất có lợi như polyphenols có trong sô cô la và cacao.
Chúng tôi cũng đề cập đến vấn đề gây tranh cãi về việc liệu rượu đắt tiền có thực sự ngon hơn rượu rẻ tiền hay không,
hay đó chỉ là vấn đề của tiếp thị.
Vì vậy, nếu bạn là một đầu bếp dày dạn kinh nghiệm, hoặc có thể bạn chỉ biết cách làm vài món ăn cơ bản,
hoặc nếu cách nấu nướng của bạn chỉ đơn giản là một cốc protein shake và ít bột yến mạch,
thảo luận này với Harold McGee sẽ giúp bạn hiểu những hóa học thiết yếu của thực phẩm trong nấu ăn
và cách chuẩn bị thực phẩm ngon hơn rất nhiều.
Như tôi đã nói trước đây, tôi yêu ăn uống, và thảo luận này đã dạy tôi cách làm cho những món ăn mà tôi yêu thích,
thịt, phô mai, rau củ, trái cây, tinh bột, v.v., đều ngon hơn rất nhiều.
Và vì việc ăn uống là một phần lớn của cuộc sống, không chỉ để hỗ trợ sức khỏe của chúng ta,
tôi chắc chắn rằng mọi người sẽ thu hoạch được những kiến thức hữu ích và công cụ thực tiễn từ Tiến sĩ McGee.
Trước khi bắt đầu, tôi muốn nhấn mạnh rằng podcast này tách biệt với vai trò giảng dạy và nghiên cứu của tôi tại Stanford.
Tuy nhiên, nó là một phần trong mong muốn và nỗ lực của tôi nhằm cung cấp thông tin không mất chi phí cho người tiêu dùng về khoa học
và các công cụ liên quan đến khoa học cho công chúng.
Trong tinh thần đó, tập hôm nay có được sự tài trợ.
Và bây giờ là cuộc thảo luận của tôi với Tiến sĩ Harold McGee.
Tiến sĩ Harold McGee, chào mừng bạn.
Cảm ơn bạn, Tiến sĩ Huberman.
Tôi, cũng như hầu hết mọi người, yêu thích việc ăn uống.
Tôi cũng yêu thực phẩm.
Tôi yêu hình dáng của nó.
Tôi yêu mùi hương của nó.
Tôi yêu sự mong chờ khi được ăn.
Và bạn đã có một sự nghiệp thực sự độc đáo.
Chúng ta sẽ nói thêm về bối cảnh của bạn sau.
Nhưng bạn đã có một sự nghiệp độc đáo tập trung vào hóa học thực phẩm, các tương tác thực phẩm.
Và tôi phải nói rằng, ngay cả khi chỉ biết một chút về công việc của bạn,
bạn đã thay đổi cách tôi nghĩ về cả những loại kim loại mà tôi có thể dùng để chuẩn bị thực phẩm của mình.
Bởi vì hóa ra những điều này đều tác động lẫn nhau không chỉ theo những cách nhỏ,
mà thực sự theo những cách sâu sắc ảnh hưởng đến trải nghiệm của chúng ta về thực phẩm và hương vị.
Thế nên, để bắt đầu, có bất kỳ sự thật kỳ lạ nào về hóa học tương tác thực phẩm mà bạn thấy đặc biệt thú vị không?
Khi tôi bắt đầu viết cuốn sách về hóa học nấu ăn, tôi không biết nhiều về nấu ăn hay hóa học.
Tôi đã học hỏi trong quá trình viết, điều này là phần thú vị.
Và tôi đọc được khi viết về trứng rằng nếu bạn định làm một bọt từ lòng trắng trứng để làm bánh meringue hay souffle,
thì bạn nên cho lòng trắng trứng vào một cái bát và đánh cho đến khi chúng hình thành một dạng rắn từ chất lỏng đó.
Một chất rắn gồm các bọt khí bị giữ trong chất lỏng, và điều đó khiến nó hoạt động như một chất rắn.
Một dạng biến đổi thật kỳ diệu.
Và khi tôi đã xem những gì các đầu bếp nói về quá trình này, họ bảo bạn nên sử dụng một cái bát đồng để đánh.
Vì vậy, tôi đã tìm kiếm trong tài liệu hóa học về trứng, và thực sự có khá nhiều tài liệu,
để tìm kiếm một loại giải thích tại sao điều đó lại có thể đúng, nhưng không tìm thấy.
Vì vậy, tôi quyết định, có lẽ đây chỉ là một câu chuyện cổ của đầu bếp, ai đó có một cái bát đồng và sử dụng nó và nghĩ rằng nó tốt hơn.
Và tôi không nghĩ gì thêm về điều đó cho đến khi tôi đang chuẩn bị cuốn sách của mình để xuất bản,
tìm kiếm hình minh họa giá rẻ, vì tôi không đủ khả năng để mua những hình đẹp.
Và tôi đã tìm thấy một bản khắc cổ của một căn bếp Pháp thế kỷ 18.
Và có một cậu bé đang tỏ ra như thể cậu ta đang đánh cái gì đó trong một cái bát.
Và cái bát trông khá giống những cái bát đồng hiện đại của chúng ta với một cái vòng để treo cái bát trên tường.
Và có một chú thích đi kèm với hình minh họa.
Chú thích thực sự nói, đánh trứng trong một cái bát đồng để làm bánh ngọt.
Vì vậy, tôi nghĩ, nếu người Pháp đã làm điều này trong hàng trăm năm, có thể có điều gì đó thật sự tồn tại trong đó.
Có lẽ tôi nên thực sự thử nghiệm điều này, điều này thật sự là một bài học quan trọng với tôi.
Thử nghiệm mọi thứ.
Tôi đã nuốt nước bọt và mua một cái bát đồng vì chúng đắt tiền và đã thực hiện một thí nghiệm song song.
Và sự khác biệt là rất lớn.
Màu sắc khác nhau, kết cấu khác nhau, độ đồng nhất khác nhau trong miệng, trải nghiệm hoàn toàn khác.
Và chính sự nhận ra rằng một câu chuyện của đầu bếp – điều mà tôi nghĩ có thể là một câu chuyện cổ của đầu bếp thật sự có thể có một hạt nhân sự thật hóa học khoa học trong đó.
Và đối với tôi, đó là một trải nghiệm thật sự gây sốc và thay đổi sự nghiệp, vì từ đó trở đi, tôi không coi bất cứ điều gì là hiển nhiên.
Tôi luôn phải thử nghiệm.
Tôi yêu điều đó.
Gần đây tôi đã bắt đầu uống nước từ một chai đồng tái sử dụng.
À.
Cũng chủ yếu vì tôi cần một chai nước, và có một cái đang bày bán ở nơi tôi đang ở và nó là đồng.
Tôi khá thích hương vị này. Có đủ loại lý thuyết về việc đồng có thể tốt hơn cho sức khỏe của chúng ta, v.v. Tôi chưa khám phá những lý thuyết đó để xem liệu chúng có thực sự đúng hay chỉ là điều vô nghĩa. Nhưng tôi thích vẻ bề ngoài của nó. Đồng có được sử dụng để chế biến các loại thực phẩm khác không, cụ thể là để chiết xuất hương vị tốt nhất từ những thực phẩm hoặc chất lỏng đó không? Thực tế, đồng được sử dụng trong việc làm mứt, làm thạch và làm mứt. Lý do là nếu bạn sử dụng bất kỳ vật liệu nào khác, bạn sẽ làm rối tung mọi thứ trong đó vì nhiệt độ khá cao. Chúng vượt quá điểm sôi. Đặc biệt, là đường. Và nếu bạn phân hủy sucrose thành glucose và fructose, thì, bạn biết đấy, cách hành xử của vật liệu thay đổi rất nhiều, không nhất thiết theo chiều hướng tốt hơn. Và hóa ra, đồng thực sự ức chế sự phân hủy sucrose thành glucose và fructose. Vì vậy, trong nhiều thế hệ qua, các đầu bếp, đặc biệt là các đầu bếp Pháp, đã sử dụng bát đồng để làm các loại thực phẩm bảo quản. Wow. Có vẻ như đồng được sử dụng cho nhiều thứ khác nhau. Và mọi người đã đến được điều này qua cái mà nghe giống như một dạng thiên tài vô thức kết hợp với sự thử nghiệm. Khi các nhà khoa học quan tâm đến nấu ăn, đôi khi họ đưa ra những tuyên bố và gợi ý thay đổi mà thực tế, là những ý tưởng tồi tệ. Cách truyền thống làm mọi thứ thực sự tốt hơn nhiều. Họ đã có một hiểu biết một phần về những gì đang diễn ra và dựa trên sự hiểu biết một phần đó quyết định rằng họ cần phải sửa đổi các đầu bếp, những người mà tất nhiên, không thông minh bằng họ, và khiến họ thay đổi. Vì vậy, bạn có thể thấy giữa thế kỷ 19, một số cuốn sách nấu ăn được xuất bản ở Anh và Mỹ có phụ đề, bạn biết đấy, vào ngày đó, những phụ đề dài được ưa chuộng. Và phụ đề sẽ là, trong đó lý thuyết của Tiến sĩ Liebig đã được áp dụng nhiều nhất có thể trong các công thức. Và Liebig là, ông là một nhà sinh hóa học thiên tài, nhưng trong việc nấu ăn, ông đã không công nhận tài năng của mình và đã sai. Các đầu bếp biết rõ hơn. Vâng, tôi yêu thích khái niệm này về thiên tài vô thức, rằng một lĩnh vực những người đang thử nghiệm mà không có bất kỳ khóa học chính quy nào trong một lĩnh vực nhất định, như hóa học, có thể đạt được những sự thật mà không hiểu được cơ sở cơ học của những sự thật đó. Và, bạn biết đấy, thực tế, tôi nghĩ rằng nhiều điều mà chúng ta phải đối mặt ngày nay trong lĩnh vực sức khỏe và dinh dưỡng là về cái xung đột đó. Bạn biết đấy, có những bài báo xác định các cơ chế, nhưng sau đó thì chúng lại không phát triển trong các thử nghiệm lâm sàng, đó là, bạn biết đấy, và sau đó có những người trong thế giới thực đang làm những thứ mà thực sự không có nghiên cứu nào đã được peer-reviewed, nhưng bạn có cảm giác rằng có thể họ đang nắm bắt được điều gì đó, bạn biết đấy. Vì vậy, đó là một giao điểm rất thú vị giữa chuyên môn và kết quả thực tế. Vâng. Bạn biết đấy, hoặc đôi khi là sự va chạm của cả hai. Tôi muốn nghỉ ngơi một chút và ghi nhận nhà tài trợ của chúng tôi, Eight Sleep. Eight Sleep sản xuất các vỏ đệm thông minh với khả năng làm mát, sưởi ấm và theo dõi giấc ngủ. Một trong những cách tốt nhất để đảm bảo bạn có một giấc ngủ ngon là đảm bảo nhiệt độ trong môi trường ngủ của bạn là đúng. Và điều đó là vì để có thể đi vào giấc ngủ sâu và giữ lại giấc ngủ, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải giảm xuống khoảng một đến ba độ. Và để thức dậy với cảm giác được phục hồi và tràn đầy năng lượng, nhiệt độ cơ thể của bạn thực sự phải tăng lên khoảng một đến ba độ. Eight Sleep tự động điều chỉnh nhiệt độ của giường của bạn trong suốt đêm theo nhu cầu độc đáo của bạn. Eight Sleep vừa ra mắt mô hình mới nhất của họ, Pod 5. Và Pod 5 có một số tính năng quan trọng mới. Một trong những tính năng mới này được gọi là Autopilot. Autopilot là một động cơ AI học thói quen ngủ của bạn để điều chỉnh nhiệt độ trong môi trường ngủ của bạn qua các giai đoạn giấc ngủ khác nhau. Nó cũng nâng đầu bạn lên nếu bạn đang ngáy, và thực hiện các thay đổi khác để tối ưu hóa giấc ngủ của bạn. Cái bass trên Pod 5 cũng có một loa tích hợp đồng bộ với ứng dụng Eight Sleep và có thể phát âm thanh hỗ trợ thư giãn và phục hồi. Danh mục âm thanh bao gồm một số kịch bản NSDR, nghỉ ngơi sâu không ngủ, mà tôi đã làm việc cùng Eight Sleep để ghi âm. Nếu bạn chưa quen, NSDR liên quan đến việc nghe một kịch bản âm thanh dẫn bạn qua một sự thư giãn sâu trong cơ thể kết hợp với một số bài tập thở rất đơn giản. NSDR có thể giúp giảm bớt một số tác động tiêu cực của việc thiếu ngủ nhẹ. Và NSDR giúp bạn dễ dàng ngủ lại nếu bạn tỉnh dậy giữa đêm. Đó là một công cụ cực kỳ mạnh mẽ mà bất kỳ ai cũng có thể hưởng lợi ngay từ lần đầu tiên và mọi lần. Nếu bạn muốn thử Eight Sleep, hãy truy cập eightsleep.com slash Huberman để nhận ưu đãi lên đến 350 đô la cho Pod 5 mới. Eight Sleep vận chuyển đến nhiều quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm cả Mexico và UAE. Một lần nữa, đó là eightsleep.com slash Huberman để tiết kiệm tới 350 đô la. Tập hôm nay cũng được mang đến cho chúng ta bởi Our Place. Our Place sản xuất những chiếc nồi, chảo và dụng cụ nấu ăn mà tôi yêu thích. Thật bất ngờ, các hợp chất độc hại như PFAS hoặc hóa chất vĩnh viễn vẫn có mặt trong 80% các chảo chống dính, cũng như dụng cụ, thiết bị và vô số sản phẩm bếp khác. Như tôi đã bàn luận trước đây trong podcast này, các PFAS hay hóa chất vĩnh viễn như Teflon đã được liên kết với các vấn đề sức khỏe lớn như rối loạn hormone, rối loạn hệ vi sinh đường ruột, vấn đề sinh sản và nhiều vấn đề sức khỏe khác. Vì vậy, rất quan trọng để cố gắng tránh xa chúng. Đó là lý do tại sao tôi là một fan hâm mộ lớn của Our Place. Sản phẩm của Our Place được làm từ các vật liệu chất lượng cao nhất và hoàn toàn không chứa PFAS hoặc độc tố. Tôi đặc biệt thích chiếc chảo Titanium Always Pan Pro của họ. Đây là chiếc chảo chống dính đầu tiên được làm hoàn toàn không có hóa chất và không có lớp phủ. Thay vào đó, nó sử dụng titan nguyên chất. Điều này có nghĩa là nó không có hóa chất vĩnh viễn độc hại và không bị phân hủy hoặc mất hiệu ứng chống dính theo thời gian. Nó cũng rất đẹp để nhìn.
Tôi nấu trứng trong chảo Titanium Always Pan Pro của mình gần như mỗi buổi sáng. Thiết kế cho phép trứng chín hoàn hảo mà không dính vào chảo. Tôi cũng nấu bánh hamburger và bít tết trong đó, và nó tạo ra một lớp se rất đẹp trên thịt. Nhưng một lần nữa, không có gì dính vào nó, vì vậy thật dễ dàng để vệ sinh, và nó thậm chí còn an toàn cho máy rửa chén. Tôi rất yêu thích nó, và tôi sử dụng nó hầu như liên tục. Our Place hiện đã có một dòng sản phẩm chảo Titanium Pro hoàn chỉnh. Đó là sản phẩm sử dụng công nghệ chống dính titanium lần đầu tiên xuất hiện. Vì vậy, nếu bạn đang tìm kiếm nồi chảo không độc hại và lâu bền, hãy truy cập từ ourplace.com slash Huberman và sử dụng mã Huberman khi thanh toán. Hiện tại, Our Place đang có đợt giảm giá lớn nhất mùa này. Bạn có thể nhận giảm giá lên đến 30% cho tất cả sản phẩm từ nay cho đến ngày 12 tháng 5 năm 2025. Với chính sách dùng thử miễn phí 100 ngày, giao hàng miễn phí và trả hàng miễn phí, bạn có thể thử Our Place mà không có rủi ro gì và xem lý do tại sao hơn 1 triệu người đã chuyển sang đồ dùng nhà bếp Our Place. Một lần nữa, đó là fromourplace.com slash Huberman để nhận giảm giá lên đến 30%.
Như tôi đã đề cập trước đó, tôi rất thích ăn uống, và chúng ta có thể nói về bất kỳ nhóm thực phẩm chính nào như một cách khám phá hóa học của thực phẩm. Nhưng tôi nghĩ một trong những điều thú vị hơn là sự kết hợp giữa nhiệt độ và thực phẩm, đúng không? Và rất thường người ta hỏi tôi, ví dụ như, việc sử dụng lò vi sóng có an toàn không và các vấn đề tương tự. Gần đây, tôi đã có một phiên hỏi đáp nơi tôi nói, vâng, thực sự là lò vi sóng an toàn. Bạn có thể không muốn đứng ngay trước mặt nó trong trường hợp lưới bảo vệ không hiệu quả như nó đáng lẽ phải vậy. Nhưng, vâng, nó làm nóng từ bên trong. Chúng ta có rất nhiều cách khác nhau để làm nóng thực phẩm. Và chúng ta có những cách để làm nóng thực phẩm và sau đó làm lạnh thực phẩm như một cách để tăng cường hương vị của thực phẩm. Khi nói đến việc sử dụng nhiệt trong thực phẩm, chúng ta biết gì về lịch sử của việc sử dụng – tôi hình dung là lửa đầu tiên. Đây là một đề tài rộng lớn, nhưng có những cách thú vị nào mà nhiệt tương tác với thực phẩm ở mức độ hóa học để cho phép chúng ta thưởng thức thực phẩm nhiều hơn?
Vâng. Trong tài liệu nhân chủng học, tất nhiên, sự tập trung là vào việc tăng lượng calo tiêu thụ và có khả năng tiêu thụ các nguyên liệu mà chúng ta sẽ không thể tiêu thụ hiệu quả hơn. Vì vậy, đó là khía cạnh thiết thực. Nhưng cảm giác của tôi là việc sử dụng lửa sẽ không được phổ biến nếu nó không làm cho thực phẩm ngon hơn, ngon hơn so với ban đầu cùng một lúc. Và thực ra, có lẽ người ta đã sớm học cách liên kết trải nghiệm cảm giác đặc biệt với giá trị dinh dưỡng của những gì họ đang ăn. Và có thể thậm chí cả sự an toàn vì, bạn biết đấy, nếu bạn giết một con mammoth, bạn sẽ có rất nhiều thức ăn thừa và bạn sẽ làm gì với chúng để chúng không hư hỏng và làm bạn bị ốm sau này.
Vì vậy, điều tuyệt vời về việc áp dụng nhiệt vào thực phẩm nói chung là nhiệt sẽ lấy những nguyên liệu mà thực phẩm được làm từ đó và sắp xếp lại chúng. Và trong nhiều trường hợp, nó phá vỡ các phân tử thành những phân tử nhỏ hơn mà chúng ta thực sự có thể cảm nhận bằng các giác quan vị giác và khứu giác của mình. Vì vậy, protein, carbohydrate, chất béo, đó là những gì chúng ta nghĩ là cấu thành thực phẩm, nhưng chúng đều là các đại phân tử. Chúng quá lớn để chúng ta cảm nhận trực tiếp. Và vì vậy một trong những điều quan trọng nhất về việc nấu ăn là nó sẽ lấy những đại phân tử đó và phá vỡ đủ chúng để tạo ra các phân tử nhỏ mà chúng ta có thể phát hiện bằng các giác quan vị giác và khứu giác của mình và thưởng thức chỉ vì lý do đó. Bạn biết đấy, tôi cảm thấy rằng chúng ta có các giác quan để kích thích chúng. Và trong nhiều trường hợp, ngay cả khi sự kích thích là hơi dễ chịu hoặc thậm chí có chút không dễ chịu, chúng ta vẫn thích thực tế rằng chúng ta đang được kích thích, rằng có điều gì đó đang diễn ra với các giác quan vị giác và khứu giác của chúng ta. Và nấu ăn làm điều đó một cách mạnh mẽ. Nó lấy những phân tử không có vị hoặc mùi và biến chúng thành những bó hoa khác nhau tùy thuộc vào nguyên liệu ban đầu. Và khi tôi nghĩ về một miếng bít tết và nếu tôi lấy một miếng sống, nó sẽ có vị rất khác lạnh so với nhiệt độ phòng. Và sau đó, bít tết sống, mà đối với tôi không ngon miệng, nấu chín ngay cả chỉ một chút, đặc biệt nếu nó được se bên ngoài, giờ đây trở nên ngon tuyệt. Nấu nó thêm một chút nữa, như trung bình-hiếm, với một lớp se rất đẹp bên ngoài. Tôi nghĩ họ gọi là Pittsburgh char. Bất cứ ai thích phần ngoài của bít tết thật đẹp và cháy, bên trong thì hiếm, đó là Pittsburgh char, nếu đầu bếp biết họ đang làm gì, thì đó là món ăn tuyệt vời.
Vậy chuyện gì đang diễn ra ở đó? Ý tôi là, bạn đã nói rằng nhiệt thay đổi cấu trúc phân tử, nhưng những thay đổi đó cho phép chúng ta nếm món ăn nhiều hơn, không chỉ khác hơn? Bởi vì như bạn đã nói, như bít tết sống thì khá nhạt nhẽo. Ý tôi là, hầu hết chúng ta có lẽ nghĩ rằng điều đó thật khó chịu, nhưng nó cũng khá nhạt nhẽo so với khi đã nấu chín. Điều gì đang diễn ra? Có gì được giải phóng vào bít tết?
Vâng, điều xảy ra là các nguyên liệu của mô, và trong trường hợp thịt, chủ yếu là protein và chất béo. Những đại phân tử đó, những phân tử lớn quá lớn để giác quan của chúng ta tiếp nhận, bị phá vỡ, và đó là vì nhiệt là năng lượng. Năng lượng kích thích mọi thứ. Nó kích thích các phân tử ở bề mặt của thực phẩm đủ để làm chúng vỡ ra thành những mảnh nhỏ hơn rất nhiều. Và những mảnh nhỏ đó mà chúng ta trải nghiệm khi chúng ta cắn một miếng. Những mảnh này không chỉ nhỏ hơn rất nhiều, mà còn phản ứng với nhau. Chúng có thể phản ứng với oxy trong không khí xung quanh thực phẩm. Và vì vậy, nếu bạn thực hiện một phân tích hương liệu từ một số bít tết tartare và một bít tết Pittsburgh char, bạn sẽ thấy rất, rất ít sự chú ý, ngay cả với thiết bị, nhưng từ bít tết thì có rất nhiều phân tử dễ bay hơi, mà chính là những phân tử mà mũi của chúng ta phát hiện. Và cũng có những phân tử nhỏ đủ để kích thích các thụ thể vị giác của chúng ta.
Vậy là chúng ta có một nhóm nhỏ các vị và chúng ta nghĩ tới chúng như là phản ứng với vị ngọt, vị chua, vị mặn, vị đắng và vị umami. Chúng ta gặp những vị này ở đủ loại thực phẩm trong cuộc sống hàng ngày, nhưng khi bạn nấu một miếng thịt ở nhiệt độ cao và làm tổn thương một lượng lớn bề mặt phân tử bên ngoài, bạn tạo ra những phân tử có thể kích thích những thụ thể đó, mặc dù chính chúng không phải là đường hay muối hay bất cứ thứ gì tương tự. Điều tôi thích nghĩ đến là sự biến hóa của nhiệt. Bạn biết đấy, bạn lấy nguyên liệu này, thêm năng lượng vào, và bạn biến đổi nó theo những cách mà chúng ta cảm thấy thích thú. Nên nếu tôi hiểu đúng, mặc dù các phân tử trong thịt thường không kích thích thụ thể vị ngọt, khi bạn nấu bít tết, nó bắt đầu kích thích các thụ thể vị ngọt nhờ vào sự thay đổi của những phân tử đó. Bạn đã làm giảm kích thước của chúng và thay đổi cấu hình của chúng, tùy thuộc vào công thức bạn sử dụng.
Đúng vậy, và bạn cũng tạo ra những nơi mà trước đây bạn có thể đã có, bạn biết đấy, những ngày này, việc đếm phân tử của chúng ta đã trở nên chính xác đến mức không ai biết chính xác có bao nhiêu phân tử trong miếng thịt sống đó. Nhưng bất kể con số đó là bao nhiêu, nó đã nhân lên nhiều lần nhờ vào việc áp dụng nhiệt, đơn giản vì nó đang lấy những nguyên liệu đó, phá vỡ chúng, để chúng phản ứng với nhau. Và kết quả chỉ là một sự bùng nổ của thông tin cảm quan mà trước đây không hề tồn tại.
Chúng ta phải nói về umami. Ý tôi không chỉ là vì cái tên nghe vui tai, mà còn vì thụ thể này dường như liên kết với các phân tử mang lại cho chúng ta cảm giác, ít nhất một phần, của vị ngọt ngào. Đối với tôi, ít có thứ gì ngon bằng nước sốt từ thịt trong một cái chảo gang mà tôi sẽ thực sự cạo nó lên cái xẻng và ăn nếu không có ai nhìn. Và bất kỳ ai nghĩ rằng điều đó nghe có vẻ ghê ghê, ý tôi là, điều đó thực sự rất ngon. Đó giống như đỉnh cao của lý do tại sao chúng ta ăn protein. Và đó là lý do tại sao nó lại khiến tôi cảm thấy ngon đến thế. Cường độ hương vị trên mỗi đơn vị của thứ đó, quá cao.
Nhưng sau đó có điều này. Nếu bạn chờ hai giờ rồi quay lại và lấy một trong những mẩu nhỏ màu đen, bạn biết đấy, của nước sốt và cho vào miệng, nó sẽ như đấm bạn vào miệng. Và nó có vị như kiểu thật tệ, như bạn đang liếm vỉ nướng của một bữa tiệc BBQ từ hai ngày trước. Không tốt chút nào.
Vậy điều gì đang xảy ra với nước sốt và với umami? Chúng ta có thể bàn về rất nhiều cách không liên quan đến thịt để kích thích umami, nhưng đó là một khía cạnh rất thú vị của thực phẩm và hương vị. Đúng vậy. Có điều mà khi tôi bắt đầu viết về nấu ăn vào những năm 70, thì không ai tin rằng nó tồn tại ngoại trừ các nhà khoa học Nhật Bản đang sống ở quốc gia nơi nó được phát hiện từ đầu tiên. Đúng vậy. Họ là những người đầu tiên phân lập thành công thụ thể umami theo cách phân tử mà tôi biết. Và họ cũng là những người đầu tiên tuyên bố rằng có một cảm giác, một cảm giác vị giác, không phải là ngọt, chua, mặn hay đắng, lý do tại sao họ đã không được tín nhiệm ở phương Tây trong hàng thập kỷ.
Và như tôi đã nói, khi tôi bắt đầu viết, đó là quan điểm tiêu chuẩn. Người Nhật có một ý tưởng kỳ lạ về một điều gì đó, một vị cơ bản, mà thật sự không đúng. Tôi đã tham gia một vài cuộc họp ở Boston và nhớ rằng điều này đã được tranh luận giữa các nhà hóa học. Đầu tiên, tôi sẽ chỉ nói rằng tôi biết chính xác điều bạn muốn nói về hương vị của một cái gì đó mà bạn dường như cảm thấy tội lỗi khi thưởng thức vì bạn đã nói rằng bạn sẽ cạo nó lên khi không có ai nhìn. Khi tôi lớn lên, gia đình tôi có bốn đứa trẻ. Mẹ tôi đôi khi sẽ nấu một con gà nướng trong lò cắt thành miếng và nước mỡ sẽ nhỏ xuống chảo và trở nên nâu. Và sau bữa ăn, tôi và các anh chị em sẽ xếp hàng để lấy một muỗng nước sốt. Nó rất ngon. Tôi có thể ngửi thấy và cảm nhận chút hương vị đó.
Bất kỳ ai mà cảm thấy khó chịu về điều đó, thì bạn chưa từng nếm thử nước sốt từ thịt đúng nghĩa. Giả sử bạn tiêu thụ protein động vật, thì điều đó thực sự rất ngon. Đúng vậy. Đúng vậy. Tôi có thể – điều đó khiến tôi trở lại hồi đó. Nó giống như một trải nghiệm Proustian khi quay về. Nói ngắn gọn, người Nhật đã được chứng minh là đúng theo tiêu chuẩn phương Tây. Họ luôn biết họ là đúng. Nhưng theo tiêu chuẩn phương Tây, họ đã được chứng minh là đúng khi một thụ thể cho glutamat được phát hiện vào những năm 2000, đầu những năm 2000. Cuối cùng, các nhà khoa học phương Tây đã đồng tình. Trong khi đó, các đầu bếp đã đồng tình từ lâu vì họ luôn tìm cách làm cho món ăn của họ trở nên ngon hơn. Họ đã nghe nói về điều này. Một số người đã sang Nhật Bản. Họ trở về. Và vì vậy umami là một cảm xúc mà có lẽ hơi khó mô tả so với ngọt, chua, mặn và đắng. Vị mặn mà tôi nghĩ là từ mà bạn sử dụng và đó là – dạng như tên thường được dùng. Khi bạn cố gắng đặc trưng hóa nó thêm, đó là cảm giác no đủ và bền lâu. Vậy hương vị – rất nhiều hương vị trong đó và nó sẽ gắn bó với bạn trong một thời gian. Đó là điều mà chúng tôi muốn nói đến khi nói về độ bền?
Đúng vậy. Hiểu rồi. Tôi cảm thấy điều đó không chỉ xảy ra trong miệng tôi. Bạn biết đấy, tôi không phải là một người quá tinh tế về thực phẩm. Ý tôi là, tôi yêu thực phẩm, nhưng tôi không phải là một người thật sự – tôi không coi mình là một người sành ăn. Tôi chỉ biết những gì tôi thích và những gì tôi không thích. Nhưng tôi cảm thấy hương vị của một cái gì đó với nhiều hương vị umami thực sự lan tỏa khắp cơ thể. Nó giống như một trải nghiệm toàn diện, có thể là cả ở ngực nữa. Nó không bị giới hạn ở một vị trí nào đó trên lưỡi hay điều gì đó như vậy. Sau này, chúng ta sẽ nói về huyền thoại này về các thụ thể được giới hạn trên lưỡi. Nhưng vâng, một người phải tự hỏi rằng liệu sự kích thích của thụ thể umami có liên quan chặt chẽ đến vị ngon và protein và vì protein có lẽ đã khan hiếm trong lịch sử tiến hóa hay không, liệu có một số con đường thưởng mà kiểu như, ồ, điều này – điều này thì tốt vì con người phải làm việc rất chăm chỉ trong những điều kiện nguy hiểm để có được sự kích thích umami ấy. Đúng vậy. Đúng vậy. Đúng, đó là đúng.
Và tôi cũng muốn nói rằng, ít nhất là theo cách tôi đọc tài liệu, chúng ta chỉ biết một chút xíu, rất rất ít về những gì diễn ra khi chúng ta ngửi và nếm các món ăn.
Vì vậy, chúng ta biết rằng – bước ban đầu, có một thụ thể trên lưỡi của chúng ta phản ứng với glutamate, điều này liên quan đến cảm giác này.
Và điều gì xảy ra sau đó, ai biết được?
Còn có thực tế rằng glutamate là một phân tử quan trọng trong cơ thể để tín hiệu.
Vì vậy, ai biết cái gì có thể xảy ra giữa thụ thể trên lưỡi và phần còn lại của cơ thể.
Và trong 10 năm qua, mọi người cũng đã phát hiện ra các thụ thể vị giác cho tất cả các vị trong đường tiêu hóa của chúng ta.
Đúng vậy, điều đó rất thú vị và cũng rất quan trọng bởi vì, có thể đó là cảm giác rằng vị umami sâu hơn nhiều.
Đúng vậy.
Chúng ở trong thực quản và có thể thậm chí vào cả dạ dày.
Đúng vậy, đúng vậy.
Khủng khiếp.
Tôi nghe nói rằng hổ có khoảng 10.000 lần số lượng thụ thể umami so với con người, nhưng chúng không có thụ thể vị ngọt.
Tôi không biết điều đó có đúng hay không.
Thường thì khi bạn nghe điều gì đó như vậy, có vẻ như không hoàn toàn đúng, nhưng ai biết được?
Chúng tôi sẽ tra cứu và ai đó sẽ cho chúng tôi biết trong phần bình luận, điều này khiến tôi ngay lập tức muốn thử làm một con hổ trong một ngày.
Tôi không thể tưởng tượng nổi thịt ngon như thế nào đối với những loài ăn thịt có mật độ thụ thể umami cao như vậy.
Đúng vậy.
Nhưng điều đó cũng đặt ra một câu hỏi khác, đó là nếu điều đó đúng, việc thiếu thụ thể vị ngọt có thể khiến cho thịt có vị hoàn toàn khác không?
Nói cách khác, có phải có sự tương tác giữa các thụ thể này không, để khi bạn ăn thứ gì đó như là muỗng nước sốt từ thịt gà nướng, có thể có sự kích thích nào đó đến các thụ thể vị ngọt.
Nếu bạn chỉ có thụ thể umami, có thể nó sẽ không ngon chút nào.
Liệu hóa học của thực phẩm có diễn ra trong miệng, không chỉ trong chính thực phẩm?
Những câu hỏi tuyệt vời.
Tôi không biết bắt đầu từ đâu, trừ khi nói rằng khi bạn nướng một miếng thịt hoặc nấu ở nhiệt độ cao đến mức bên ngoài miếng thịt thay đổi màu,
sự thay đổi màu đó là một dấu hiệu của một chuỗi phản ứng gọi là phản ứng Maillard, được đặt theo tên của một người không hoàn toàn giải quyết vấn đề này nhưng đã gắn tên mình với nó.
Dù sao thì, các phản ứng Maillard chủ yếu là các phản ứng giữa các mảnh protein và mảnh carbohydrate cũng như chất béo.
Các đường phản ứng thì thực sự phức tạp.
Chúng vẫn chưa được điều tra hoàn toàn, nhưng chúng tạo ra rất nhiều loại sản phẩm khác nhau.
Và trong số các sản phẩm đó có các loại đường.
Vì vậy, ban đầu bạn không nhất thiết phải bắt đầu với đường, nhưng nếu bạn có protein và chất béo, bạn có thể tạo ra đường chỉ bằng phép thuật của việc áp dụng nhiệt.
Đó là một phần của những gì đang diễn ra, và tôi muốn nói rằng, đúng vậy, hổ đang bỏ lỡ một điều gì đó thú vị trong hương vị của thịt đã nấu chín.
Có hóa học nấu nướng, và sau đó là hóa học của việc thưởng thức, tận hưởng, và tiêu thụ.
Và hóa ra điều đó cũng phức tạp theo cách riêng của nó vì, trước hết, chúng ta đang trình bày cho bộ cảm giác của chúng ta những chất liệu phức tạp nhất mà họ sẽ gặp phải.
Thiên nhiên không tạo ra loại độ phức tạp này.
Vì vậy, chúng ta làm điều đó cho chính mình, và đó là một phần, tôi nghĩ, của niềm vui lớn mà chúng ta có từ điều đó.
Nhưng cũng hóa ra rằng trong miệng, những sự thay đổi có thể xảy ra.
Và điều này thực sự đã được các chuyên gia về rượu vang nhận thấy đầu tiên vì họ phát hiện ra rằng khi họ bỏ một trái nho sống vào miệng để nếm, bạn biết đấy, những đặc điểm của trái nho này và cách nó hòa quyện vào rượu.
Những gì họ nhận thấy là ban đầu chỉ có vị của trái nho, nhưng sau đó, khi họ để đó, các hương vị khác bắt đầu xuất hiện.
Và vì họ là những chuyên gia trong việc nếm rượu, họ có thể biết được đó là hương vị nào, và trong số đó, một số là các phân tử mà bạn tìm thấy trong rượu đã hoàn thành.
Và chúng chỉ ở trong miệng của bạn.
Bạn chỉ mới nhai nó.
Vì vậy, hóa ra có nhiều loại thực phẩm có các phân tử được gọi là phức hợp, bạn biết đấy, chúng là đầu “kinh doanh” của phân tử và sau đó thường gắn với một loại đường nào đó.
Và khi chúng ta bỏ thứ gì đó vào miệng và chúng ta có các enzyme trong miệng, các enzyme đó có thể làm việc trên những thứ như phức hợp và giải phóng đường từ phần còn lại của phân tử và phần còn lại của phân tử có thể có hương thơm.
Và hiện nay, người ta đã biết rằng các phản ứng Maillard không chỉ tạo ra đường mà còn cả phức hợp.
Và vì vậy có rất nhiều điều đang diễn ra.
Và tôi nghĩ đó là một trong những lý do tốt nhất để thưởng thức thực phẩm của bạn một cách chậm rãi vì bạn không bao giờ biết điều gì sẽ xuất hiện trong miệng bạn sau, bạn biết đấy, 20 hoặc 30 giây.
Chậm lại, thưởng thức từng miếng một, và chú ý đến những gì đang xảy ra vì thường thì đó là một trải nghiệm thực sự năng động.
Chúng ta sẽ gặp khó khăn trong việc thuyết phục nhiều người chậm lại tốc độ ăn uống của họ.
Tuy nhiên, nếu bạn hứa với họ rằng họ sẽ có trải nghiệm phong phú hơn về thực phẩm chứ không chỉ là họ đang cố gắng ăn ít hơn hay điều gì đó, mà đó là lý do thông thường mà mọi người cho rằng họ nên nhai thực phẩm của mình, có thể cải thiện tiêu hóa, họ có thể được khuyến khích làm điều đó.
Nhưng tôi nên chỉ ra rằng, trong tất cả các giác quan, có vẻ như vị giác và mối quan hệ của nó với thực phẩm, chúng ta có nhiều kiểm soát hơn đối với trải nghiệm đó.
Giống như, để tôi diễn đạt điều này khác đi.
Nếu tôi thực hiện một podcast về, bạn biết đấy, đơn giản chỉ bằng cách nhìn xung quanh thế giới một cách khác, bạn có thể bắt đầu thực sự có được những khả năng cảm nhận thị giác mới.
Điều đó sẽ rất thú vị.
Nhưng tôi xin lỗi, nhưng điều đó không đúng.
Nó không hoạt động.
Ý tôi là, bạn có thể nâng cao khả năng phân biệt của mình đối với một số thứ nếu bạn được đào tạo để tìm kiếm chúng.
Nhưng điều đó có thể thay đổi khả năng cảm nhận thị giác của bạn.
Nhưng với vị giác, có vẻ như chúng ta có khả năng.
Vậy khi bạn nói chậm lại, bạn có nghĩa là chậm lại việc nhai, nghỉ giữa các miếng, tất cả những điều đó?
Vâng, tất cả những điều đó, vì ngay cả sau khi bạn nuốt, vẫn còn dư thức ăn trong miệng và phía sau miệng của bạn.
Và đó là điều mà các chuyên gia rượu nhận thấy là sự thay đổi trong những dư thức ăn đó.
Vì vậy, không phải là họ nhai một quả nho rồi giữ trong miệng một phút.
Đó chỉ là những gì còn lại.
Vì vậy, những thứ còn lại có thể ngon như món chính.
Được rồi.
Tôi sẽ bắt đầu nghỉ giữa ít nhất các loại thực phẩm.
Tôi đôi khi đã có trải nghiệm ăn một cái gì đó đặc biệt ngon.
Ví dụ, thịt hoặc trái cây hoặc rau củ.
Tôi yêu tất cả, tôi là một người ăn tạp.
Vì vậy, tôi yêu tất cả những thứ này.
Nhưng tôi rất hài lòng với những gì tôi vừa ăn đến mức tôi không muốn ăn gì ngọt ngay lập tức vì sự va chạm xảy ra giữa các món ăn.
Có phải tôi là người duy nhất không thích tráng miệng nhưng thích các món tráng miệng tách riêng vào thời điểm khác?
Hay chỉ tôi đang ở trên một hòn đảo hoang về trải nghiệm này?
Không, thực ra tôi cũng hoàn toàn giống vậy.
Tôi sẽ thích có thêm nửa ly rượu hơn là tráng miệng chỉ đơn giản là để kéo dài trải nghiệm của phần chính của bữa ăn.
Và tôi thích tráng miệng, nhưng không sau một bữa ăn lớn với những món khác, những món mặn.
Vợ tôi, người Nhật Bản, nói rằng cô ấy có một cái miệng và một cái dạ dày riêng cho tráng miệng.
Và cô ấy có thể bắt tay vào ngay sau món chính.
Nhưng, vâng, tôi thích không như vậy.
Tôi cảm thấy nhiều người ăn tối chỉ để đến tráng miệng.
Hãy nói về thứ tự thực phẩm trong bữa ăn.
Nhiều năm trước, tôi có một bạn gái đến từ miền nam nước Pháp, từ Perigord.
Vì vậy, cô ấy lớn lên ở một trong những thủ đô ẩm thực của hành tinh.
Bạn biết đấy, mọi người nghĩ đến ẩm thực Pháp, Paris.
Nhưng thực ra, người dân miền nam nước Pháp rất nghiêm túc về thực phẩm đến nỗi gia đình cô ấy sẽ dành hầu hết thời gian trong ngày và đêm và bữa ăn để nói về bữa ăn tiếp theo hoặc bữa ăn trước đó.
Họ sẽ tìm nấm bằng ống nhòm.
Nếu họ phát hiện ra một cái ở sân nhà hàng xóm, họ sẽ bối rối không biết làm cách nào để thương lượng cho cái nấm đó.
Bạn không thể đi đánh cắp cái nấm đó.
Điều đó sẽ như một tội lỗi lớn.
Ý tôi là, họ rất nghiêm túc về thực phẩm, từng khía cạnh của nó, như bạn biết.
Và chúng tôi thường tranh cãi kịch liệt về thứ tự mà người ta nên ăn thực phẩm.
Và, bạn biết đấy, trong suy nghĩ của cô ấy, thì súp là đầu tiên vì nó thực sự chuẩn bị cho dạ dày và luôn luôn có salad ở cuối.
Khái niệm về việc ăn salad vào đầu bữa ăn là điều như một sự dị giáo đối với mọi thứ mà cô ấy đã biết và hình dung về thực phẩm.
Vì vậy, tôi phải tin rằng cho dù ai đó có thích ẩm thực Pháp hay không, thì họ đang nghĩ đến một điều gì đó.
Khi nói về tiêu hóa, khi nói đến việc thực sự cảm nhận đầy đủ hương vị trong một món ăn, có lẽ chúng ta nên ăn súp trước, rồi khai vị, sau đó là món chính và cuối cùng là salad.
Và nếu chúng ta không tiêu thụ một toàn bộ bữa ăn theo kiểu đó, thì salad không nên được ăn ở đầu bữa ăn.
Họ có đúng không?
Tôi khá chắc chắn rằng cô ấy là đúng.
Cô ấy đúng về hầu hết mọi thứ.
Câu hỏi rất hay.
Và tôi đoán câu trả lời của tôi sẽ tùy thuộc vào khán giả.
Vì vậy, tôi nói như vậy vì, tất nhiên, nếu bạn đi dự tiệc ở Trung Quốc, mọi thứ sẽ được phục vụ đồng thời.
Thật sao?
Họ chỉ trượt tất cả ra trước mặt bạn?
Vâng.
Và mọi người ăn mọi thứ một cách lộn xộn?
Hoặc có thể có các giai đoạn, nhưng bạn sẽ được trình bày với rất nhiều món khác nhau ở mỗi giai đoạn.
Tôi sẽ cảm thấy quá choáng ngợp.
Và thật sự là rất choáng ngợp.
Và, bạn biết đấy, một phần là, tôi không muốn khái quát hóa.
Có lẽ điều đó liên quan đến việc nhấn mạnh sự phong phú và hào phóng của bữa ăn thay vì tập trung vào niềm vui mà bạn có thể nhận được từ mỗi giai đoạn trong đó.
Có lẽ, có thể người Pháp tập trung hơn vào trải nghiệm cảm giác.
Nhưng có rất nhiều cách khác nhau để sắp xếp các món ăn trong một bữa ăn.
Và tôi nghĩ rằng cách làm của người Pháp thực sự rất hợp lý.
Gia đình tôi và tôi đã sống ở vùng quê gần Toulouse trong một năm và thường xuyên ăn uống với hàng xóm, v.v.
Và con gái và con trai của tôi đi học nơi mà họ được dành một giờ cho bữa trưa.
Và đó là một bữa trưa có nhiều món khác nhau.
Vì vậy, tôi nghĩ điều đó rất hợp lý, vì việc ăn súp sớm sẽ giúp, ngoài những lợi ích khác, một phần lấp đầy dạ dày của bạn.
Vì vậy, khi bạn chuyển sang món chính, bạn không cần phải ăn quá nhiều để cảm thấy hài lòng.
Và rồi salad, bạn biết rằng salad sắp đến và nó kind of làm bạn cảm thấy refreshed vì món chính thường nặng nề và giàu năng lượng.
Hầu như luôn có ức ngỗng với foie gras trong nhà của cô ấy không phải là điều hiếm gặp.
Vâng.
Và họ là một gia đình trung lưu, tôi nên đề cập.
Vì vậy, không phải là mọi người ở đó đang ăn ức ngỗng với foie gras vì họ thuộc về tầng lớp tinh hoa.
Nhưng đó là món bánh mì kẹp thịt với phô mai của thị trấn.
Vâng.
Vì vậy, đó là những sản phẩm địa phương.
Và những con ngỗng có thể được nuôi dưới đường.
Và, vâng.
Vì vậy, tôi nghĩ salad sẽ khép lại phần chính của bữa ăn và làm bạn cảm thấy refreshed một chút.
Và sau đó nếu bạn sẽ có tráng miệng, bạn đã sẵn sàng cho điều đó hơn là bị choáng ngợp bởi một món giàu có khác.
Vì vậy, tôi nghĩ điều đó rất có lý cho cấu trúc của một bữa ăn mà bạn có những khóa học khác nhau đó.
Vâng.
Khái niệm về việc làm sạch vòm miệng thật sự là một điều thú vị.
Đã khá lâu tôi chưa đi dự một bữa ăn nào mà họ phục vụ một món làm sạch vòm miệng giữa các món ăn.
Ý tôi là, đó là điều mà tôi nghĩ rằng trong những năm 80 và 90 đã trở nên hơi phổ biến ở Hoa Kỳ.
Và gia đình tôi không phục vụ hoặc tham dự những bữa ăn kiểu đó.
Nhưng tôi đã đến một vài bữa.
Đó là một ý tưởng thú vị.
Nhưng về mặt phân tử, hóa học mà nói, liệu có thật sự tồn tại một việc như vậy, rằng bạn sẽ rửa sạch hương vị của những gì bạn vừa ăn để chuẩn bị cho món tiếp theo trong thực đơn không? Hay đó chỉ là để thể hiện? Tôi nghĩ đó là cả hai. Tôi nghĩ rằng, bạn biết đấy, nếu bạn và một lần nữa, tuỳ thuộc vào chi tiết, nhưng các món làm sạch vòm miệng thường là lạnh và, bạn biết đấy, không quá mạnh mẽ theo bất kỳ hướng nào, thường hơi chua, vì vậy bạn cần một cái gì đó lạnh và chua để phân chia bữa ăn khi bạn đã đi từ một món ăn giàu chất béo này sang một món khác giàu chất béo vì đó là một nhà hàng sang trọng. Nhưng tôi nghĩ điều đó thực sự có ý nghĩa. Đây là một câu hỏi về thần kinh học của con người, nhưng tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta đều quen thuộc với sự thay đổi cường độ vị giác. Tôi không thể nghĩ ra một cụm từ nào tốt hơn, khi bạn biết rằng nếu bạn quen uống cà phê đen và bạn bắt đầu cho một chút kem vào đó, có thể một chút kem và một chút đường. Quay lại uống cà phê đen cảm thấy như một bước đi tốt về phía sự đắng đuối. Và rồi nếu bạn bắt đầu thêm đường nhiều hơn hoặc ăn những món ngọt hơn, dường như chúng ta thiết lập lại ngưỡng mà chúng ta xem là quá ngọt. Và có rất nhiều hệ quả sức khỏe tiêu cực xung quanh điều này. Nhưng, um, liệu đó có phải là một điều có thật không? Chúng ta thực sự đang thay đổi ngưỡng mà chúng ta xem là đắng hay ngọt sao? Tôi hỏi điều này vì gần đây tôi đã phát triển một, um, tôi sẽ không gọi đây là một sự nghiện, nhưng, um, một tình yêu đối với, um, hạt cacao. Và lần đầu tiên tôi cắn vào một trong những hạt đó, tôi đã nghĩ, ôi, những cái đó đắng. Và bây giờ nó là một trong những phần yêu thích của buổi sáng của tôi khi tôi cho năm hoặc sáu cái vào miệng và nhai chúng. Chúng có vị đắng, nhưng chúng lại rất ngon. Chúng có phần giống vỏ cây. Chúng có một hương vị giống như vỏ cây. Và tôi, tôi thề là tôi có thể cảm nhận được polyphenol, mặc dù đó hoàn toàn chỉ là cảm nhận, đúng không? Vậy thì những gì tôi vừa mô tả không phải là hiếm gặp, uh, với tôi. Thế thì, um, toàn bộ vấn đề này liên quan đến ngưỡng cho vị đắng và ngọt và chúng có tương tác với nhau không? Ừ. Ừ. Vì vậy, vị giác là, uh, rất dễ thay đổi theo như chúng ta có thể thấy. Và, um, tôi nghĩ điều này được ghi nhận tốt nhất trong tài liệu, cố gắng tìm cách giảm hàm lượng natri trong hàng hóa đóng gói. Vì vậy, um, các nhà sản xuất đã nói, um, uh, lâu trước khi, um, um, những người làm khoa học sinh học nói rằng chúng ta nên cắt giảm lượng natri vào cơ thể. Uh, chúng tôi sẽ rất vui lòng làm điều đó trong các sản phẩm của mình, nhưng người tiêu dùng của chúng tôi không thích sản phẩm của chúng tôi nếu không có mức muối mà chúng tôi có trong đó. Vì vậy, những người tại Trung tâm Cảm nhận Hóa học Monell ở Philadelphia đã thực hiện một số nghiên cứu khá hệ thống về điều này. Và những gì họ phát hiện ra là bạn có thể, theo thời gian, điều chỉnh, uh, ngưỡng và sở thích cho các vị cơ bản. Họ đã tập trung vào muối vì đó là vấn đề tại thời điểm đó. Uh, nhưng không có lý do gì để nghĩ rằng điều đó không đúng cho mọi thứ. Nếu bạn, uh, quen với một mức độ kích thích cụ thể, thì đó trở thành mức bình thường mới của bạn. Và bất kỳ điều gì dưới hoặc trên mức đó sẽ nổi bật bởi vì không đủ hoặc quá nhiều. Vì vậy, tôi nghĩ rằng, chúng ta hoàn toàn có khả năng tự huấn luyện mình để, uh, điều chỉnh sở thích của chúng ta. Um, uh, điều đó cần thời gian. Vì vậy, nghiên cứu của Monell, tôi nghĩ, kéo dài có lẽ vài tháng. Nó cần thời gian, nhưng, nhưng chắc chắn là có thể làm được. Tôi muốn nghỉ ngơi một chút và cảm ơn nhà tài trợ của chúng tôi, AG1. AG1 là một loại đồ uống vitamin, khoáng chất, probiotic cũng bao gồm prebiotics và adaptogens. Là một người đã tham gia vào khoa học nghiên cứu gần ba thập kỷ và trong sức khỏe và thể hình cũng lâu như vậy, tôi luôn tìm kiếm những công cụ tốt nhất để cải thiện sức khỏe tâm thần, sức khỏe thể chất và hiệu suất của mình. Tôi đã phát hiện ra AG1 từ năm 2012, lâu trước khi tôi có podcast. Và tôi đã dùng nó mỗi ngày kể từ đó. Tôi thấy nó cải thiện tất cả các khía cạnh của sức khỏe của tôi, năng lượng của tôi, sự tập trung của tôi, và tôi cảm thấy rất tốt khi tôi uống nó. AG1 sử dụng những nguyên liệu chất lượng cao nhất trong các sự kết hợp đúng. Và họ đang liên tục cải thiện công thức mà không tăng chi phí. Trên thực tế, AG1 vừa ra mắt công thức nâng cấp mới nhất. Công thức thế hệ tiếp theo này dựa trên nghiên cứu mới đầy thú vị về tác động của probiotics đối với hệ vi sinh vật đường ruột. Và bây giờ nó bao gồm một số chủng probiotic đã được nghiên cứu lâm sàng cho thấy hỗ trợ cả sức khỏe tiêu hóa và sức khỏe hệ miễn dịch, cũng như cải thiện độ đều của bài tiết và giảm tình trạng đầy hơi. Khi nào tôi được hỏi nếu tôi có thể uống chỉ một loại thực phẩm chức năng, thì đó là loại nào, tôi luôn nói AG1. Nếu bạn muốn thử AG1, bạn có thể vào drinkag1.com slash Huberman. Trong một khoảng thời gian hạn chế, AG1 đang tặng một tháng dùng thử miễn phí omega-3 cá dầu, cùng với một lọ vitamin D3 cộng K2. Như tôi đã nhấn mạnh trước đó trong podcast này, dầu cá omega-3 đã được chứng minh giúp cải thiện mọi thứ từ tâm trạng và sức khỏe não bộ, đến sức khỏe tim mạch, đến tình trạng hormone lành mạnh, và nhiều hơn nữa. Một lần nữa, đó là drinkag1.com slash Huberman để nhận một tháng dùng thử miễn phí dầu cá omega-3, cộng với một lọ vitamin D3 cộng K2 với đăng ký của bạn. Tập hôm nay cũng được tài trợ bởi Matina. Matina sản xuất trà yerba mate có lá rời và sẵn sàng uống. Tôi đã thường xuyên thảo luận về những lợi ích của yerba mate, chẳng hạn như điều chỉnh đường huyết, hàm lượng chất chống oxy hoá cao, và những cách mà nó có thể cải thiện tiêu hóa. Nó cũng có thể có các tác động bảo vệ thần kinh có thể xảy ra. Chính vì những lý do đó, và thực tế rằng yerba mate cung cấp, theo ý kiến của tôi, một sự gia tăng năng lượng và sự tập trung đều đặn nhất với không có trạng thái mệt mỏi, mà yerba mate đã lâu là nguồn caffein ưa thích của tôi. Tôi cũng uống yerba mate vì tôi thích hương vị. Và trong khi có nhiều loại đồ uống yerba mate khác nhau, loại tôi thích nhất hoàn toàn là Matina. Tôi rất vui khi chia sẻ rằng Matina vừa mới ra mắt một loạt hương vị mới của cold brew, tất cả đều không có đường trong yerba mate.
Có hương vị mâm xôi, có hương vị xoài, có hương vị bạc hà, có hương vị chanh và có hương vị đào, và chúng thực sự tuyệt vời. Nếu tôi phải chọn một cái mà tôi thích nhất, có lẽ sẽ là xoài hoặc mâm xôi, nhưng thực sự, tôi không thể chọn chỉ một, và tôi kết thúc với cơ bản là một trong mỗi loại, mỗi ngày. Một lần nữa, tất cả những hương vị này được làm từ những nguyên liệu chất lượng cao nhất, tất cả đều hữu cơ, và một lần nữa, tất cả đều không có đường. Nếu bạn muốn thử Matina, bạn có thể truy cập vào drinkmatina.com slash Huberman. Một lần nữa, đó là drinkmatina.com slash Huberman.
Tôi đã ngừng ăn cái gọi là thực phẩm dành cho người tiêu dùng từ lâu, và tôi hoàn toàn không còn hứng thú. Song song với điều đó, tôi thưởng thức dâu tây, rau củ, thịt, cá, trứng, gạo và bột yến mạch, nhiều hơn với mỗi năm qua. Và tôi nghĩ một phần là vì cách nhìn nhận lại những gì người ta coi là hương vị. Nhưng tôi cũng cảm thấy trải nghiệm của tôi về thực phẩm đang ngày càng phong phú hơn thay vì tệ hơn. Vì vậy, điều này khá thú vị và không theo lẽ thường. Chúng ta có bằng chứng gì rằng nếu bạn ăn thực phẩm gần với hình thức nguyên chất của nó, thì bạn sẽ có nhiều hơn từ trải nghiệm hương vị so với khi bạn kết hợp rất nhiều hương vị, điều mà thực phẩm chế biến sẵn thực hiện? Tôi không thể chỉ ra chương và đoạn trong tài liệu về vấn đề này, nhưng tôi nghĩ điều đó rất hợp lý rằng nếu bạn bắt đầu với dâu tây và sau đó thêm vào nhiều thứ khác, như chiết xuất vani, đường và biết đâu là gì khác, để về cơ bản, như thực phẩm chế biến sẵn cố gắng làm, chỉ để làm cho miệng bạn chao đảo với cảm giác quá tải mà sau đó bạn muốn lặp lại thay vì chậm lại và thưởng thức những nét tinh tế.
Thế giới tự nhiên mang đến cho chúng ta những nguyên liệu tuyệt vời như dâu tây, việt quất, yến mạch và các thứ khác và sau đó, để lấy những nguyên liệu tuyệt vời đó, mà bạn có thể thưởng thức trong khoảng một phút mỗi lần và thực sự tận hưởng, để biến chúng thành nguyên liệu thay vì những thứ tự thân, và kết hợp chúng với nhiều thứ khác nhằm mục đích kích thích thay vì để đánh giá và thưởng thức những thành phần riêng lẻ đó, thì tôi nghĩ bạn đang từ bỏ phần lớn niềm vui của việc ăn uống. Và bạn chỉ đang cung cấp cho mình những thứ sẽ mang lại cho bạn một cú sốc hương vị ngay lập tức và sau đó sẽ qua đi. Những gì có trong thực phẩm đó thì mờ mịt, bạn biết không? Nó có thể đã từng là dâu tây một thời gian nào đó, nhưng giờ nó đã bị che giấu bởi tất cả những thứ khác. Và trong khi đó, một trong những phép màu của việc sống trên hành tinh này chính là dâu tây. Và sự đa dạng vô tận của các loại nguyên liệu mà thực vật đã phải vất vả chuẩn bị để làm chúng ta hài lòng. Vì vậy, việc giao trách nhiệm hoặc hoạt động đó cho những nhà sản xuất chỉ muốn làm mọi thứ một cách rẻ nhất và nhanh nhất có thể, tôi nghĩ là một sai lầm.
Bạn có uống cà phê không? Tôi có. Bạn chuẩn bị cà phê của mình như thế nào? Tôi xay hạt cà phê và… Mỗi lần đều tươi mới? Đúng. Điều đó quan trọng với hương vị không? Có thể. Ý tôi là, nó phụ thuộc vào nơi bạn lấy hạt cà phê và chúng tồn tại bao lâu. Nhưng tôi nghĩ vậy, có. Vậy bạn sẽ xay hạt cà phê mỗi lần? Đúng. Và bạn sử dụng bộ lọc nhỏ giọt, máy pha, hay phin Pháp? Bộ lọc nhỏ giọt, đúng, đúng. Chúng tôi có một đồng nghiệp ở Stanford, Adler, người đã chế tạo AeroPress, mà tôi đã sử dụng nhiều năm. Rất lâu trước khi họ tham gia vào podcast, tôi nhớ đã thấy anh ấy chơi AeroBee Frisbee. Vậy là anh ấy là một nhà phát minh, đúng không? Và tôi nghĩ rằng AeroPress là một ý tưởng thú vị vì nó kết hợp giữa phin Pháp và lọc nhỏ giọt, đúng không? Nó kiểu như là… Nhưng, vâng, thực sự có những dữ liệu rất thú vị cho thấy cà phê có một số, có lẽ, có vẻ là một số lợi ích sức khỏe mạnh mẽ. Nhưng nó phụ thuộc vào cách bạn pha chế nó. Vậy bạn pha chế nó như thế nào? Không phải là tôi muốn bạn thay đổi cách sử dụng thực phẩm hay đồ uống. Tôi thường chuyển đổi giữa bộ lọc kim loại và bộ lọc giấy. Và, vâng, tôi sống gần công viên nơi Alan Adler thường bay AeroBee của mình. Và vì vậy tôi đã gặp anh ấy và nói chuyện về AeroPress. Tôi rất thích ý tưởng đó. Và theo tôi thấy, bạn có thể kiểm soát hương vị với nó nhiều hơn so với với hệ thống lọc nhỏ giọt chỉ vì khi nó nhỏ giọt, nó sẽ nhỏ giọt. Nhưng bạn có thể giữ lại trong AeroPress bao lâu cũng được. Nhiệt độ nước là rất quan trọng đối với cà phê. Bạn có đun trực tiếp đến sôi không? Tôi biết mọi người có thể nghĩ, ôi, họ thực sự đi vào chi tiết. Nhưng hương vị của cà phê hoàn toàn khác nếu bạn đun nước đến sôi so với chỉ gần sôi hoặc ngắt bếp một lúc sau khi nó bắt đầu sôi. Thức uống hoàn toàn khác, theo ý kiến của tôi. Đúng, đúng. Và thật sự tôi thích cà phê, cà phê nhỏ giọt với nước vừa mới sôi. Vì vậy, tôi đã thử tất cả các giai đoạn khác nhau. Và đó chỉ là sở thích của tôi. Điều quan trọng, tuy nhiên, là biết rằng nhiệt độ thực sự tạo ra sự khác biệt. Và niềm vui bạn nhận được từ nó sẽ thay đổi tùy thuộc vào nhiệt độ của nước mà bạn sử dụng. Vì vậy, đáng để biết điều đó và sau đó thử nghiệm và xem bạn thích cái gì nhất. Vì vậy, đó là khía cạnh trải nghiệm của nó, về mặt hóa học và những gì đang xảy ra. Ý tôi là, khi bạn pha cà phê. Một số sự thật thú vị về hóa học cà phê là gì? Tôi rất mê những thứ này, như bạn có thể thấy. Vâng. Vậy, trước hết, kích thước xay rất quan trọng vì những gì bạn đang làm là chiết xuất các chất có thể chiết xuất từ các chất rắn. Và một tách cà phê điển hình, bạn đang chiết xuất khoảng 20% trọng lượng của trọng lượng ban đầu của cà phê. Thế nên không nhiều, ngoại trừ tất cả đều là những thứ tốt. Thực tế, càng chiết xuất lâu, bạn càng có thể chiết xuất nhiều, kích thước phân tử mà bạn có thể loại bỏ sẽ càng lớn.
Và những phân tử lớn hơn chính là những phân tử có xu hướng có vị chát, astringent và đắng. Vâng. Càng để đậu hoặc bột cà phê tiếp xúc với nước nóng lâu, bạn càng chiết xuất được nhiều phân tử lớn. Những phân tử lớn chính là những thứ tạo ra cái cảm giác đánh ngược vào miệng bạn. Đúng. Cảm nhận vị chát. Đúng vậy. Thú vị thật. Và đắng. Thực ra, đó là một thí nghiệm khá thú vị. Nếu bạn yêu cà phê và quan tâm đến những điều này, bạn có thể thiết lập một bộ lọc với cà phê trong đó và xếp hàng bốn hoặc năm cốc khác nhau. Sau đó đổ nước vào và cứ mỗi 30 giây hoặc lâu hơn, di chuyển từ cốc này sang cốc khác. Bạn có thể thấy những gì xuất hiện sớm, giữa và muộn. Và những gì xuất hiện muộn chính là những phân tử lớn hơn. Và muộn có thể tương đương hoặc bạn có thể nghĩ rằng sử dụng nước nóng hơn là tương đương với việc pha cà phê lâu hơn và lâu hơn. Bạn đang lấy ra nhiều thứ hơn. Từ mà tôi nghĩ đến là ôi thiu. Cà phê đã để trong bình cà phê quá lâu. Đó dường như là vị mà bạn đang mô tả khi bạn lấy những phân tử lớn này ra. Đúng không? Thực ra, tôi sẽ nói rằng, vâng, cà phê cũ, đáng tiếc là không phổ biến nữa, chiếc bình cà phê cũ mà bạn sẽ thấy ở các hội thảo và những thứ tương tự. Hoặc cái mà bạn phải bơm, đúng không? Vâng. Một số người sẽ biết chúng ta đang nói về điều gì. Và cà phê đã ở đó khoảng vài giờ. Đối với tôi, đó là cà phê ôi thiu. Và điều đó thay đổi ở các phân tử thơm nhỏ hơn cũng như các phân tử lớn hơn. Nhưng tôi nghĩ bài học rút ra là những chi tiết nhỏ này tạo ra sự khác biệt. Và nếu bạn là người cầu toàn về cà phê theo cách mà bạn muốn, thì việc thử nghiệm một số điều này để xem, bạn biết đấy, cái gì nằm ở hai bên cà phê mà bạn thường pha cũng đáng để biết. Bạn biết đấy, tôi nghĩ ai cũng có thể chậm lại trải nghiệm tiêu thụ thức ăn vì nhiều lý do khác nhau. Một số lý do mà bạn đã đề cập. Một số lý do mà bạn đã đề cập, như là, chỉ đơn giản là hương vị tốt hơn và trải nghiệm vị giác tốt hơn. Và cũng với đồ uống, tôi tiêu thụ một lượng caffeine khủng khiếp mỗi ngày. Tôi rất dung nạp caffeine. Thực ra tôi không thể uống cà phê vào buổi sáng. Nhưng vào buổi chiều, tôi rất thích nó. Nó có vị khó chịu đối với tôi vào buổi sáng. Tôi không biết tại sao. Tôi uống yerba mate vào buổi sáng và suốt cả buổi sáng. Và rồi vào buổi chiều, tôi thích một tách cà phê trong cùng một tách cà phê. Vị của nó hoàn toàn tuyệt vời vào buổi chiều. Tôi không biết lý do. Vâng, điều đó cũng thật bí ẩn với tôi. Không thể nói là do mang thai. Bởi vì, bạn biết đấy, những người mang thai báo cáo rằng họ cảm thấy buồn nôn với một số hương vị vào một thời điểm trong ngày so với thời điểm khác. Còn điều gì khác mà chúng ta có thể làm với cà phê của mình? Và trà, bạn biết đó, hương vị chát hoặc trải nghiệm của trà bị chát quá mức rất tệ. Nó có vị kim loại. Nhưng khi trà được pha đúng cách, nó rất mượt mà. Vậy cái hương vị chát mượt mà này trong bối cảnh trà là gì? Có phải là cùng một thứ, phân tử lớn, phân tử nhỏ? Vâng, về cơ bản là cùng một thứ. Nó cũng phụ thuộc vào, bạn biết đấy, cái gì còn lại trong lá trà. Vì vậy, một số trà về định nghĩa sẽ có nhiều chất tannin hơn những loại khác vì chúng đã được xử lý khác nhau để làm trà khô. Tôi có ba hoặc bốn bụi trà trong vườn sau nhà. Và vì vậy tôi làm trà mỗi năm. Khi nào có đợt lá mới mọc ra, đó là lúc bạn làm trà. Bạn làm trà gì? Đó là điều thú vị khi có những bụi trà. Tôi làm đủ loại. Và tôi thử nghiệm với chúng và, bạn biết đấy, xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi chỉ, bạn biết đấy, hái một lá và pha trà từ đó, hoặc hái một lá, để nó héo dưới nắng, và sau đó pha trà từ đó, hoặc thực hiện các kỹ thuật chế biến khác nhau sẽ cho ra trà oolong, loại trà cỡ vừa, và sau đó trà đen thì được xử lý rất mạnh. Nhưng đó là một phổ rất rộng, và thật vui khi thử nghiệm. Bạn chỉ cho những lá trà này trực tiếp vào nước nóng, hoặc bạn cho vào như một cái cái lọ trà bằng kim loại? Đối với hầu hết trong số chúng, điều bạn phải làm trước tiên là phơi khô chúng. Ơ, vâng. Nhưng khi tôi làm trà, bạn biết đấy, chỉ cần cho lá vào nồi, rồi đổ trà ra. Tôi làm những nồi nhỏ để có thể thử nhiều thứ khác nhau. Bạn làm khô chúng như thế nào? Đó là một biến số khác. Bạn có thể để cho chúng tự khô. Bạn có thể— Chỉ để ngoài bàn? Vâng. Vâng. Mất—tôi sống ở San Francisco, vì vậy trời không ấm áp lắm. Nên mất một thời gian để chúng khô trên bàn. Nhưng bạn cũng có thể—tôi cho chúng vào lò nướng để làm khô. Một số loại trà xanh Trung Quốc thậm chí được làm khô trong chảo. Nên tôi sẽ làm như vậy. Bạn làm nóng chúng trong chảo. Vâng. Vâng. Lò nướng. Vâng. Ai đó thì đang ám ảnh với yerba mate. Kể từ khi còn nhỏ, tôi đã uống yerba mate. Tôi rất yêu thích, như mọi người đã biết. Thực sự mê mẩn với điều này. Vậy một trong những cây này chiếm bao nhiêu chỗ? Thật ra, nó hoàn toàn phụ thuộc. Tôi đã mua cây của mình ban đầu cao khoảng một phần tư mét, không hẳn là cây giống vì chúng là bụi, và vì vậy chúng sẽ lignified nhanh chóng. Chúng chắc chắn hơn. Lignified là gì? Xin lỗi. Giống như một cái cây. Ồ, giống như ligand. Được rồi. Vâng. Vâng. Lignified. Vâng. Một trong những điều thú vị khi sống ở thời điểm này là trước đây rất khó để có được những cây này, nhưng giờ thì rất dễ. Bạn chỉ cần lên mạng, bạn có thể tìm thấy rất nhiều nguồn khác nhau ở nhiều mức độ trưởng thành khác nhau. Nhưng điều về việc làm trà từ các loài trà là những gì bạn đang làm là hái lấy phần lá mới. Đó là những gì bạn làm trà từ đó. Không phải từ những lá già hơn. Đó là những lá mới nhất, mà là những lá hoạt động chuyển hóa mạnh nhất và chứa nhiều thứ thú vị nhất trong đó, điều thú vị với chúng ta khi chúng ta thử nghiệm chúng. Vì vậy, bạn thực sự không muốn làm trà từ những cây nhỏ. Bạn muốn để chúng phát triển lớn hơn. Và bạn có thể kiểm soát kích thước từ đó trở đi.
Chúng thường được trồng ở nơi có bóng râm vì lý do hương vị. Vì vậy, việc trồng chúng ở trong bóng râm thực sự không thành vấn đề. Bạn không cần phải có một chỗ nắng trên bệ cửa sổ của mình, mặc dù chúng sẽ phát triển nhanh hơn dưới ánh nắng mặt trời. Nhưng trà được trồng trong bóng râm thực sự được ưa chuộng. Và chúng là một loài trà camellia. Nên, chúng không đòi hỏi quá nhiều. Chúng cần đất có độ pH axit. Nhưng ngoài điều đó, rất dễ trồng. Tôi đã có cây của mình gần 20 năm rồi. Và việc làm trà từ chúng thực sự là một cách tuyệt vời để giữ cho chúng không phát triển mất kiểm soát. Nếu không, chúng sẽ chiếm lĩnh cả sân. Thật tuyệt vời. Và cái đó gọi là tessiography phải không? Bạn có làm điều đó không? Đọc lá trà? Tôi chỉ đùa thôi. Đọc lá trà có lẽ sẽ không bao giờ xuất hiện trên podcast này. Và tôi có thể làm một số người khó chịu khi nói điều đó. Tôi không tin rằng việc đọc lá trà cho thấy nhiều điều. Ừ. Ừ. Được rồi. Tôi vui vì chúng ta đồng ý về điều đó. Miễn là chúng ta đang tìm hiểu xem liệu những truyền thuyết lâu đời trong bếp có phản ánh một số hóa học thực sự hay không, như trường hợp của umami hoặc những người Pháp với việc ăn salad cuối cùng. Có một ý tưởng rằng bạn không nên uống trà vào cuối bữa ăn. Điều đó có thật không? Ừm, hay là nó, giống như, ờ, nó làm cho thức ăn cứng lại trong dạ dày của bạn? Hay đây chỉ là điều hoàn toàn vô lý? Nghe có vẻ như nó đi theo hướng hoàn toàn vô lý. Tuyệt vời. Bởi vì tôi thích uống trà vào cuối bữa ăn. Tôi thích uống trà hoa cúc sau bữa ăn. Còn những loại trà thảo mộc đặc biệt, vì tôi có thể, tôi có thể tạo ra một câu chuyện về các hợp chất phenolic trong trà liên kết với các thứ trong dạ dày của bạn hoặc điều gì đó như vậy, vì polyphenol có làm như vậy, nhưng tôi không thể tưởng tượng nó có ảnh hưởng khác biệt nào. Vậy polyphenol liên kết các protein phải không? Ừ. Ừ. Đối với những ai không quen, việc liên kết protein là một cách để thay đổi cấu hình của chúng và làm cho chúng, nói chung, cứng hơn. Khi chúng tôi ở trong phòng thí nghiệm, khi chúng tôi sử dụng chất cố định, như formaldehyde hoặc paraformaldehyde, bạn sẽ lấy một mô, thường là một lát mô não, rất mềm và bạn cần nó cứng hơn để có thể làm việc với nó. Và vì vậy bạn cho nó vào paraformaldehyde hoặc formaldehyde hoặc glutaraldehyde. Tất cả những điều này tạo ra những gì được gọi là shift bases. Tôi nhớ đúng không? Ừ. Được rồi. Tôi nhớ lại hóa học của mình và chúng liên kết các protein để bạn có thể lấy cái đó lên như, ờ, nó là một lát rất mỏng. Tôi không muốn làm điều đó với thức ăn trong dạ dày của mình. Đúng vậy. Nhưng ngày nay chúng ta nghe rằng polyphenol là điều tuyệt vời nhất. Vậy chúng có gì đặc biệt? Chúng ta nên tiêu thụ chúng tách riêng với protein không? Ừm, không, tôi không nghĩ vậy, bởi vì điều về polyphenol, lý do mà chúng thực hiện việc liên kết này là do chúng có tính phản ứng và điều đó có nghĩa là bạn cho chúng vào với gần như bất cứ thứ gì khác, và chúng sẽ bị liên kết và sau đó bạn sẽ nuốt chúng, và chúng sẽ, bạn biết đấy, xuống đến hệ tiêu hóa dưới của bạn. Và sau đó ở đó, chúng có thể được giải phóng vì vật thể mà chúng bị liên kết sẽ được tiêu hóa và cứ thế. Nhưng ở đó thì cũng không phải là điều xấu. Thực ra, có thể đó là một điều tốt. Nhưng điều đặc biệt về polyphenol ngay từ đầu của quá trình, nếu bạn nghĩ về những gì sẽ xảy ra nếu, ví dụ, bạn lấy sữa và thêm một chút rượu vào và để nó ngồi, nó sẽ kết tủa và đó là vì các polyphenol đang liên kết các protein trong sữa. Và vì vậy đó về cơ bản là điều đang xảy ra bên trong chúng ta. Nhiều năm trước, có một chế độ ăn bán phổ biến. Điều này xảy ra vào đầu những năm 90, điều này lập luận rằng bạn không nên kết hợp carbohydrate và protein, mà bạn thực sự nên ăn chúng tách rời. Tôi cũng nghe thấy người ta nói rằng bạn nên ăn trái cây trước bữa ăn hoặc xa bữa ăn, nhưng không ăn sau bữa ăn vì điều đó có thể gây ra vấn đề tiêu hóa. Tôi chắc rằng mọi người khác nhau rất nhiều về những gì họ có thể tiêu thụ. Thực ra, tôi là một trong những người đó. Nếu tôi bị đau bụng, thì có nghĩa là có điều gì đó thực sự sai. Ừ. Ý tôi là, tôi có thể ăn mọi thứ trừ vụn kim loại và dạ dày tôi không đau. Tôi không bị đau đầu hay đau bụng. Tôi gặp một số vấn đề khác, nhưng tôi không bị những cái đó. Một số người rất nhạy cảm với sự kết hợp thực phẩm. Họ rất dễ bị đau bụng. Vì vậy, ừm, bất kể mức độ nhạy cảm của một người với các loại thực phẩm khác nhau, có những loại thực phẩm mà hợp lý để giữ tách biệt nếu bạn có vấn đề tiêu hóa, bạn biết đấy, hoặc, bạn biết đấy, đầy hơi hoặc, bạn biết đấy, chỉ như tiếng rùng rùng trong dạ dày, những thứ kiểu như vậy, hoặc tệ hơn? Ừ. Vậy, ừm, theo hiểu biết của tôi là, đầu tiên, tôi biết chắc chắn rằng chúng tôi đã trải qua mọi khả năng của những lý thuyết này trong suốt 150 năm qua, không có một câu trả lời nào thực sự được ủng hộ bây giờ. Vì vậy, đối với tôi, điều đó nói lên rằng không có câu trả lời nào cho dạng câu hỏi này và rằng nó thực sự phụ thuộc vào sinh lý cá nhân và những gì mà mọi người có thể chịu đựng, vì các lý do cá nhân của họ. Vì vậy, tôi không nghĩ rằng có bất kỳ nguyên tắc nào mà bạn có thể chọn để kết hợp hoặc không kết hợp thực phẩm, sẽ tạo ra sự khác biệt cho sức khỏe của bạn. Cũng như vậy, chúng ta đang ăn rất nhiều thứ khác nhau nhiều lần trong một ngày, vì vậy tôi nghĩ sẽ rất khó khăn để có thể phân tích bất kỳ mối quan hệ cụ thể nào như vậy. Và ngay cả khi chúng tồn tại, có thể chúng chỉ tồn tại cho các tiểu quần thể chứ không phải cho toàn thế giới. Vậy nên tóm lại, điều tôi nghe thấy là bạn phải tự tìm ra điều gì phù hợp với bạn. Nghe có vẻ như bạn không tin vào một kế hoạch dinh dưỡng hay chế độ ăn uống nào cụ thể nào đó theo bất kỳ khoa học nào cụ thể, nhưng nghe như bạn thiên về ý tưởng rằng một số chế độ ăn uống, vì không có từ nào tốt hơn, sẽ hoạt động tốt hơn cho những người khác.
Vâng, tôi nghĩ là tôi có, tôi chắc chắn sẽ nói rằng điều đó phụ thuộc vào từng cá nhân, và tôi không chắc rằng tôi hoàn toàn đồng ý với ý tưởng về một chế độ ăn tối ưu ngay từ đầu, bởi vì, um, trừ khi tối ưu bao gồm sự đa dạng tuyệt đối, mà theo một cách nào đó, bạn biết đấy, lại là điều ngược lại với tối ưu, bạn biết không, nó có nghĩa là cố gắng thử nghiệm nhiều thứ khác nhau mọi lúc, thay vì bám vào một cách tiếp cận cụ thể nào đó.
Vì vậy, um, đúng vậy, tôi nghĩ chúng ta chỉ không biết đủ để nói bất cứ điều gì chắc chắn. Chúng ta nói về những củ hành và tỏi luôn gây tranh cãi. Có rất nhiều hóa học xung quanh hành và tỏi. Đặc biệt là việc khóc do hành gây ra. Vậy nguyên nhân của việc khóc do hành là gì và chúng ta có thể giảm thiểu nó như thế nào?
Vì vậy, những cây thuộc họ hành, như hành và tỏi, là những họ hàng gần gũi. Chúng, cách mà chúng tự bảo vệ mình khỏi những động vật có thể muốn ăn chúng, và chúng không phải là trái cây. Thực ra, chúng là rễ hoặc các cấu trúc giống như rễ nhằm sinh ra thế hệ tiếp theo. Đối với cây, chúng rất quan trọng. Chúng được bảo vệ bằng các phân tử lưu huỳnh mà trong rễ nguyên vẹn thì ở dạng không hoạt động. Nhưng ngay khi các mô bị xáo trộn, các enzyme bắt đầu hoạt động và tạo ra từ những tiền chất đó, giống như, um, những “cylinder chiến tranh hóa học”. Những “cylinder” này được mở ra, và chúng ta có những, um, phân tử có thể bay trong không khí. Chúng rất dễ bay hơi. Chúng ta không cần phải chạm vào hành. Những phân tử này đến với chúng ta. Um, và chúng được thiết kế để làm chính xác những gì chúng làm, đó là khiến chúng ta cảm thấy khó chịu.
Vì vậy, thực tế rằng chúng dễ bay hơi có nghĩa là bạn có thể tự bảo vệ mình bằng một vài cách khác nhau. Bạn có thể đeo kính bảo hộ, điều này ngăn chặn các phân tử dễ bay hơi không vào mắt bạn. Bạn có thể cắt hành trong khi rửa bằng nước vì điều đó sẽ, các phân tử đang được sinh ra ở bề mặt mà bạn tạo ra khi cắt hành. Vì vậy, nếu thỉnh thoảng bạn chỉ cần rửa những bề mặt đó, thì um, các phân tử bay hơi sẽ biến mất và chúng sẽ không làm phiền bạn nhiều. Bạn cũng có thể chọn các loại hành không cay, những loại này có tồn tại. Hành Maui là loại được biết đến nhiều nhất trong số đó. Và chúng không tạo ra các phân tử lưu huỳnh để không làm chúng ta khó chịu.
Tôi nhớ rằng đồng nghiệp của chúng ta tại Stanford, um, Tiến sĩ Sean Mackey, người điều hành bộ phận đau, khi ông ấy tham gia podcast này, đã nói rằng, um, mặc dù có nhiều năm đào tạo y học truyền thống và nghĩ rằng nhiều vấn đề về đường ruột mà mọi người báo cáo có thể là tâm lý và tất cả những thứ đó, ông ấy đã trải qua cảm giác đau bụng rất nhiều trong một thời gian trong cuộc đời của mình, chỉ và không biết nguyên nhân là gì. Và có vẻ như điều đó xảy ra sau một số bữa ăn nhất định và không phải bữa khác. Ông ấy đã thực hiện tất cả các thí nghiệm tự thân cần thiết để xác định rằng chính hành đã gây ra những vấn đề về dạ dày và đau đớn rất nghiêm trọng đó. Um, và đó là histamin do việc ăn hành gây ra, đúng không? Những gói phân tử nhỏ đó gây ra viêm. Và vì vậy, um, điều đó một phần đã chuyển thành ý tưởng rằng, bạn biết đấy, khi mọi người nói về những trải nghiệm tiêu cực của họ với một số thực phẩm nhất định, rằng, um, họ không chỉ bịa ra điều này, mà rất có khả năng họ có một loại nhạy cảm thực phẩm nào đó. Và tôi nghĩ bây giờ, bối cảnh của y học được gọi là truyền thống đang bắt đầu trở nên cởi mở hơn với điều này.
Nhưng, um, và nghe những gì bạn vừa mô tả, như những phân tử chiến tranh thoát ra từ hành, um, kích thích một phản ứng tiêu cực, chúng được thiết kế để tạo ra một phản ứng tránh né ở những động vật muốn ăn chúng. Và ở đây chúng ta lại đang ăn những thứ đó. Và rồi ý tưởng rằng điều đó sẽ xấu với một số người ban đầu có vẻ sốc đối với cộng đồng y tế tiêu chuẩn. Nhưng bây giờ một trong những, bạn biết đấy, chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực y học đau đớn đã nói, Này, nghe này, histamin từ hành đôi khi là vấn đề đối với những người có vấn đề về đường ruột, không phải lúc nào cũng vậy. Vì vậy, tôi nghĩ, um, có một sự cắt ngang thú vị giữa hóa học thực phẩm, trải nghiệm cá nhân và hướng đi của y học. Nó không phải là điều điên rồ. Đây là những hóa chất thoát ra từ thực phẩm.
Vâng. Thật hợp lý. Vâng, chính xác. Và có thể ví dụ nổi bật nhất về một hóa chất gây tránh né được tạo ra trong thực phẩm mà chúng ta yêu thích là capsaicin trong ớt. Vì vậy, ớt cay, um, những loại có vị cay là cay vì chúng chứa một phân tử đặc biệt được thiết kế để khiến động vật không muốn, um, nhai những trái cây đó trước khi hạt có thể được phát tán. Và điều thú vị là, những động vật mà cây phụ thuộc vào để phát tán là những chiến, và các chiến không phản ứng với capsaicin. Chúng không có.
Thật không? Vâng. Vâng. Vì vậy, đây là một phân tử được thiết kế đặc biệt cho các loài động vật có vú như chúng ta để khiến chúng ta không đụng đến những trái cây đó. Và, um, một số người có thể chịu đựng mức độ capsaicin cực kỳ độc hại, có thể nói, và những người khác thì rất, rất nhạy cảm và không thể chịu đựng được. Vì vậy, vâng, tất cả đều là một phần của bức tranh lớn hơn về thế giới cung cấp cho chúng ta những nguyên liệu để nuôi sống bản thân và chúng ta đang làm việc qua các cuộc đàm phán của mình với những nguyên liệu đó để chúng ta có thể thưởng thức chúng và được nuôi dưỡng bởi chúng.
Tôi muốn khám phá thêm về độ cay một chút nữa trong giây lát, nhưng có dữ liệu nào cho thấy có sự khác biệt di truyền giữa mọi người về mật độ của, ừm, tôi nghĩ là các thụ thể capsaicin, hay còn gọi là thụ thể chất P, ừm, hoặc thụ thể ngọt hay thụ thể umami, mà có thể không dự đoán được, nhưng phần nào giải thích tại sao một số người rất ghét gia vị, trong khi những người khác lại rất thích, ừm, và tại sao một số món ăn có thể không ngon với một số người nhất định hoặc thậm chí gây ra vấn đề đường ruột cho họ hay đại loại như vậy.
Vì vậy, khía cạnh được nghiên cứu nhiều nhất về điều này là vị giác chứ không phải mùi. Mùi thì khó khăn hơn vì có rất nhiều loại thụ thể khác nhau và hàng nghìn mùi khác nhau, nhưng vị giác là một chủ đề tương đối giới hạn. Và có, um, cái mà người ta gọi là người nếm siêu (super tasters). Điều này cuối cùng liên quan đến di truyền, nhưng cách mà danh mục này được định nghĩa lần đầu tiên là chỉ đơn giản là đếm số lượng nụ vị trên lưỡi. Họ có một khu vực cụ thể mà họ có thể quan sát và họ nhuộm các nụ vị và sau đó chỉ đơn giản là đếm chúng, đếm số lượng trên hàng ngàn người khác nhau. Và điều mà họ tìm thấy là, như bạn có thể mong đợi, có một số người có rất ít nụ vị ở một khu vực nhất định, trong khi những người khác gần như đông nghẹt đến mức bạn khó mà đếm được.
Wow. Một số người có mật độ pixel cao, một số người có mật độ pixel thấp. Một số người có iPhone một, một số người có iPhone, bất cứ cái gì mà chúng ta đang có bây giờ, của 16 hay gì đó hay 13, mật độ. Wow. Vâng. Vâng. Vì vậy, điều này rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến cách bạn trải nghiệm bất cứ thứ gì bạn đưa vào miệng. Và, um, các nhà nghiên cứu đã đặt tên siêu nếm cho những người có mật độ thụ thể cao nhất. Thật không may, vì bạn biết đấy, thuật ngữ này có, um, những hàm ý mà thực sự không phù hợp. Chỉ đơn giản là một số người có rất nhiều thụ thể vị, trong khi những người khác không có nhiều.
Vâng, tôi nghĩ câu hỏi là liệu những người có mật độ thụ thể vị cao hơn có khả năng phân biệt vị tốt hơn không? Họ có thể phân biệt hai, um, món ăn hoặc đồ uống nào đó trên một phương diện nào đó, chẳng hạn như độ ngọt mà người có thụ thể mật độ thấp hơn thì không thể không? Đó là một câu hỏi rất hay. Và, um, tôi, tôi không biết chính xác câu trả lời cho điều đó, nhưng điều tôi biết là, um, bạn sẽ nghĩ rằng siêu nếm nghe có vẻ tuyệt vời. Đó là những gì tôi muốn, có thể nếm nhiều hơn. Trên thực tế, người nếm siêu rất nhạy cảm với vị đắng và độ chua đến mức, um, những món ăn mà người khác thưởng thức rất bình thường thì họ lại thấy khó chịu chỉ vì cảm giác quá mạnh.
Vì vậy, tôi từng giảng dạy một khóa học tại Viện Ẩm thực Pháp, giờ không còn hoạt động nữa, ở New York. Và chúng tôi đã thường có các đầu bếp trong khóa học cùng với những người bình thường. Và chúng tôi thường thực hiện một bài kiểm tra vị giác để, um, là một đại diện cho việc đếm số lượng nụ vị. Bạn có thể cho mọi người một chất rất đắng ở một mức độ đã biết trên một mảnh giấy lọc và sau đó hỏi người đó đánh giá, liệu điều này có vị rất đắng, hơi đắng hay là không đắng? Um, và, um, các đầu bếp sẽ luôn cảm thấy khó chịu nếu họ không được chấm điểm như những người nếm siêu vì siêu có nghĩa là, bạn biết đấy, bạn là một người nếm rất giỏi. Nhưng, um, khi nói chuyện với họ bạn sẽ nhận ra rằng, um, thường thì các đầu bếp gặp khó khăn trong việc phù hợp sở thích vị giác của khách hàng. Và một trong những lý do có thể là nếu bạn là một người nếm siêu với tư cách là một đầu bếp, bạn sẽ giảm thấp mọi thứ mà, um, với một người nếm bình thường có thể làm cho món ăn trở nên nhạt nhẽo.
Vì vậy, um, không có điều gì là đúng đắn để trở thành, nhưng nếu bạn là một chuyên gia trong lĩnh vực ẩm thực, bạn cần biết bạn là ai và cách điều chỉnh cho nó nếu cần thiết. Tôi muốn tạm nghỉ một chút và ghi nhận một trong những nhà tài trợ của chúng tôi. Chức năng, năm ngoái, tôi đã trở thành thành viên của chức năng sau khi tìm kiếm phương pháp toàn diện nhất về xét nghiệm lab. Chức năng cung cấp hơn 100 bài kiểm tra lab tiên tiến giúp bạn có một cái nhìn tổng quát về sức khỏe cơ thể của bạn. Cái nhìn tổng quát này sẽ cung cấp cho bạn thông tin về sức khỏe tim mạch, sức khỏe hormone, chức năng miễn dịch, mức độ dinh dưỡng và nhiều hơn nữa. Họ cũng vừa thêm các bài kiểm tra về độc tố, chẳng hạn như tiếp xúc với BPA từ nhựa có hại và các bài kiểm tra về PFAS hay hóa chất vĩnh cữu.
Chức năng không chỉ cung cấp thử nghiệm hơn một trăm chỉ số sinh học quan trọng đối với sức khỏe thể chất và tinh thần của bạn, mà còn phân tích các kết quả này và cung cấp thông tin từ những bác sĩ hàng đầu là chuyên gia trong các lĩnh vực liên quan. Ví dụ, trong một trong những bài kiểm tra đầu tiên của tôi với chức năng, tôi đã biết rằng tôi có mức thủy ngân cao trong máu. Chức năng không chỉ giúp tôi phát hiện ra điều đó mà còn cung cấp thông tin về cách tốt nhất để giảm mức thủy ngân của tôi, bao gồm việc hạn chế tiêu thụ cá ngừ. Tôi đã ăn rất nhiều cá ngừ đồng thời cố gắng ăn nhiều rau xanh và bổ sung NAC và acetylcysteine, cả hai đều có thể hỗ trợ sản xuất glutathione và giải độc. Và tôi nên nói rằng, bằng cách thực hiện một bài kiểm tra chức năng thứ hai, phương pháp đó đã hiệu quả.
Xét nghiệm máu toàn diện là cực kỳ quan trọng. Có rất nhiều thứ liên quan đến sức khỏe tinh thần và thể chất của bạn chỉ có thể phát hiện qua xét nghiệm máu. Vấn đề là xét nghiệm máu từ trước đến nay rất tốn kém và phức tạp. Ngược lại, tôi đã rất ấn tượng với tính đơn giản và chi phí của chức năng. Nó rất phải chăng. Vì vậy, tôi đã quyết định tham gia hội đồng tư vấn khoa học của họ và tôi rất vui vì họ đang tài trợ cho podcast. Nếu bạn muốn thử chức năng, bạn có thể truy cập vào functionhealth.com/slashhuberman. Chức năng hiện đang có danh sách chờ hơn 250,000 người, nhưng họ đang cung cấp quyền truy cập sớm cho người nghe podcast Huberman. Một lần nữa, đó là functionhealth.com/slashhuberman để nhận quyền truy cập sớm vào chức năng.
Bạn có cho muối vào trái cây của mình không?
Vài năm trước, có một xu hướng mà mọi người hay cho muối vào trái cây.
Bạn còn nhớ không?
Tôi đã thử.
Tôi thích trái cây.
Tôi thích muối.
Tôi không phải là fan của việc cho muối vào trái cây, nhưng tôi không muốn bác bỏ nó ngay lập tức.
Liệu nó có làm gì thú vị cho trái cây đủ để khiến tôi muốn quay lại với điều đó không?
Ừ, không, tôi nghĩ đó hoàn toàn là một sở thích cá nhân.
Bà tôi hay cho muối vào bưởi của bà.
Ôi, đúng rồi.
Ôi không, hồi nhỏ chúng tôi thường cho đường vào bưởi.
Ừ, ừ.
Sucrose.
Được rồi.
Vậy là bà ấy cho muối vào bưởi.
Bà ấy cho muối vào bưởi và hóa ra, bây giờ chúng tôi biết rằng muối và vị đắng thực sự là những cảm giác trái ngược nhau, và bạn có thể giảm bớt cảm giác đắng bằng cách tăng lượng muối lên.
Vậy là bà đã làm cho bưởi bớt đắng mà không cần thêm đường, điều mà bà cho là quan trọng.
Bà ấy dùng, bạn biết đấy, chất tạo ngọt nhân tạo vào buổi sáng trong trà của bà.
Thú vị ghê.
Tôi biết những người cho một chút muối vào cà phê của họ để, theo họ, giảm bớt vị đắng.
Điều đó có lý.
Ừ, ừ.
Dựa trên hóa học, sự tương tác qua lại giữa vị đắng và vị mặn, vị mặn.
Ừ.
Hầu như mọi thứ trong hệ thần kinh đều có sự tương tác qua lại.
Ừ, và điều này cũng áp dụng cho đồ uống như bia.
Một số người sẽ cho một nhúm muối vào bia của họ.
Nơi duy nhất trên thế giới mà tôi thích uống bia là ở Munich, nơi họ phục vụ bia, có thể là do schnitzel mà tôi rất thích.
Nhưng họ sẽ mang theo một máy làm nóng, và họ sẽ làm ấm bia của bạn cho đến khi nó ở nhiệt độ phòng, và điều đó hoàn toàn thay đổi hương vị.
Bọt trong những chai bia đó thường nhỏ.
Chúng có vị, với tôi, hơi ngọt một chút.
Và tôi đã hỏi họ về điều này, ý tưởng rằng bạn uống bia lạnh với họ giống như, bạn đang nói gì vậy?
Ý tôi là, bạn cũng giống như bảo một người Mỹ rằng họ nên ăn bánh táo với spaghetti trên đầu hay gì đó.
Thật điên rồ.
Hãy nói về rượu, mặc dù tôi không phải là người thích uống.
Tôi biết mọi người thích một chút rượu vang hay rượu mạnh hay bia, và tôi cho rằng chỉ cần mọi người không phải là người nghiện rượu và đã đủ tuổi,
chỉ cần uống một lượng nhỏ có lẽ cũng ổn.
Không uống còn tốt hơn.
Nhưng vậy hãy nói về rượu vang và bia.
Lịch sử ngắn gọn về vấn đề này là gì?
Khi nào người ta bắt đầu lên men trái cây và hoa hop và tất cả công việc tạo ra chất độc để tiêu thụ?
Vì nó ngon và khiến họ hơi say.
Điều này là gì vậy?
Đây thực sự là một lĩnh vực mà chúng ta đang học hỏi thêm mỗi năm vì người ta, đặc biệt là các địa điểm khảo cổ,
đang đẩy lùi ngày tháng và tìm ra bằng chứng cho những thứ như vậy.
Khả năng phát hiện dư lượng trong các nồi là điều tuyệt vời ngày nay.
Nhưng tôi đoán rằng, và điều này đã được tranh luận, chúng ta đã thích rượu trước khi chúng ta trở thành Homo sapiens.
Thật sao?
Ừ.
Thực sự, khi quan sát các loài động vật linh trưởng, chúng sẽ tìm kiếm trái cây lên men và thưởng thức chúng.
Bạn biết đấy, tìm kiếm và hái những trái cây đó chứ không phải những loại khác.
Và tôi cá rằng, mặc dù không phải là một tài liệu tôi thường xuyên theo dõi, nhưng tôi cá rằng có một số nghiên cứu hành vi để gợi ý liệu việc tiêu thụ trái cây có thực sự ảnh hưởng đến sự phối hợp của chúng hay không, ví dụ.
Tôi cá rằng có những nghiên cứu như vậy.
Vậy chúng ta đã thưởng thức rượu trước khi chúng ta trở thành Homo sapiens.
Và trong hồ sơ khảo cổ, ngày tháng đã được lùi về tận những ngày đầu của nền nông nghiệp.
Và ở nhiều nơi khác nhau, như Trung Quốc, Trung Đông, đó thực sự là một khả năng hấp dẫn,
điều này có thể chỉ đơn giản bắt đầu từ việc, bạn biết đấy, thu thập một đống trái cây, không ăn ngay lập tức,
và, bạn biết đấy, bắt đầu có mùi thú vị, bạn thử một chút, và nó tạo ra điều gì đó.
Những con người dám thử thách những người khác.
Điều này cũng giống như cách mà sô cô la được phát hiện, hoặc những khả năng cho sô cô la.
Vậy thì, hạt cacao là hạt bên trong một loại trái cây.
Và suy nghĩ hiện tại là những trái cây được thu thập vì trái cây,
còn những hạt lớn thì bị ném vào một đống gần lửa.
Và có đủ dư lượng của trái cây trên những hạt đó để những dư lượng đó lên men.
Và đó là bước đầu tiên trong việc làm sô cô la.
Vậy thì, liên quan đến rượu, ý tôi là, rượu có, như bạn đã đề cập, một lịch sử dài.
Tôi đã nghe nói rằng mặc dù có quá nhiều sự mê hoặc và tiền tiêu tốn cho các loại rượu khác nhau,
tùy thuộc vào cách làm và nhãn mác và năm cụ thể,
và xem nho như thế nào vào năm đó, tùy thuộc vào thời tiết trong năm đó,
và đất đai, và, bạn biết đấy, rất nhiều thứ ảnh hưởng đến điều này.
Đó là một ngành công nghiệp khổng lồ.
Nhưng thỉnh thoảng sẽ có một nghiên cứu được công bố mà họ sẽ thực hiện bài kiểm tra nếm mù,
và một số người uống rượu vang nhiều kinh nghiệm, tức là các chuyên gia, sẽ không thể phân biệt rượu vang tốt nhất,
hay gần tốt nhất, với một loại rượu rẻ tiền hơn.
Và điều đó dường như luôn khiến mọi người hoang mang trong vài tuần,
sau đó mọi người lại tiếp tục phân phối việc tiêu thụ rượu theo thu nhập của họ,
và những gì họ nghĩ là rượu tốt hơn.
Đó là một bước nhảy vọt hoang dã vào tâm lý con người.
Nếu điều này là đúng, rằng những người uống rượu vang chuyên nghiệp không thể phân biệt, như, một chai rượu 20 đô la với một chai rượu 2000 đô la,
và họ vẫn cố chấp quay lại thực hành mua và tiêu thụ những loại rượu đắt tiền hơn,
nếu họ có khả năng, điều này có thể nói lên rất nhiều điều về con người và cách chúng ta đánh giá giá trị của mọi thứ.
Nhưng tôi muốn biết, những loại rượu đắt tiền hơn có thực sự tốt hơn từ góc độ vị giác không?
Và qua lăng kính của, chỉ cần nói, một người mới bắt đầu và một người uống rượu vang có kinh nghiệm, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ừ, ừ.
Vậy thì, tôi nghĩ rằng điều này thực sự rất phức tạp theo nhiều cách thú vị.
Và tôi nghĩ, trước hết, đúng là mọi người đã làm những điều như phục vụ rượu vang đỏ, rượu vang đỏ đắt tiền bên cạnh những rượu trắng đã được nhuộm đỏ, và yêu cầu mọi người, yêu cầu các chuyên gia đánh giá chúng và bình luận về chúng, và các chuyên gia bị đánh lừa bởi phẩm màu thực phẩm. Vậy nên, tôi nghĩ rằng, phần lớn, trước hết, đó là một vấn đề về những gì chúng ta mong đợi sẽ xảy ra khi chúng ta nếm thử một cái gì đó. Và nếu chúng ta có những mong đợi, thì những mong đợi đó sẽ ảnh hưởng đến nhận thức của chúng ta.
Có một vài cuốn sách tuyệt vời của một nhà thần kinh sinh học tên là Gordon Shepard về chính những chủ đề này. Vậy nên, đó là một vòng lặp phức tạp. Chúng ta có những mong đợi. Chúng ta nếm thử một cái gì đó. Những mong đợi ảnh hưởng đến những gì chúng ta nghĩ là trải nghiệm của chúng ta và các kết luận từ trải nghiệm đó, mà không có ý chỉ trích gì đối với các loại rượu. Đó chỉ là thực tế về bản chất không hoàn hảo của chúng ta như những sinh vật cảm nhận.
Rồi khi nói về chính các loại rượu và những biến thể mà bạn tìm thấy từ các loại nhà sản xuất rượu khác nhau, các địa điểm khác nhau, thời tiết, cách xử lý trong quy trình làm rượu, tất cả những yếu tố đó, nếu bạn cố gắng, bạn có thể rèn luyện bản thân để nhận ra những khác biệt nhỏ, cũng như bạn có thể rèn luyện bản thân để nhận ra những khác biệt nhỏ trong tất cả các loại khác mà chúng ta quan tâm. Ví dụ, việc thẩm định nghệ thuật cũng là việc biết một chút về lịch sử của nghệ thuật và về các chất liệu và những điều tương tự. Tất cả chúng đều ảnh hưởng đến phán xét của chúng ta và những gì chúng ta nói khi chúng ta bàn về việc liệu một loại rượu có tốt hơn một loại khác hay không. Đó là một phán xét.
Và tôi nghĩ rằng, càng biết nhiều về, nếu bạn muốn biết, thì bạn càng có khả năng đánh giá cao hơn hoặc giảm giá trị của một vật liệu cụ thể nào đó. Và rượu vang chính là một vật liệu thú vị. Ý tôi là, nó được làm ra mỗi năm từ đủ loại nho khác nhau ở khắp các vùng của thế giới bởi tất cả các loại người khác nhau. Và chúng đều có hương vị khác nhau tùy thuộc vào tất cả những yếu tố khác nhau đó. Và nếu bạn quan tâm đến những phân biệt đó và nếu bạn cảm thấy thích thú khi nhấp một ngụm và nói, ồ, đúng rồi, đó là một năm ấm áp ở vườn nho đó và hương vị có phần chín hơn so với chai rượu khác mà tôi có trong hầm rượu, thì thật tuyệt. Điều đó có nghĩa là bạn đang, bạn biết đấy, sử dụng khả năng của con người đến mức tối đa.
Nếu bạn chỉ uống rượu để uống, thì không nhiều lắm. Vậy nên tôi nghĩ điều đó phụ thuộc vào không chỉ sản phẩm mà còn cả người tiêu dùng. Như trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống, có vẻ như sự tò mò sẽ dẫn đến mối quan hệ sâu sắc và tốt đẹp hơn với một điều gì đó. Một vị khách trong podcast này, người đã từng là một nghệ sĩ hài, đã nói chính xác những gì bạn đã nói. Anh ấy nói, chỉ để nói rằng bạn đồng ý, rằng càng tìm hiểu về một điều gì đó, cách một bộ phim được tạo ra hay nghệ thuật thị giác hay một bài hát, bạn càng có khả năng trân trọng nó hơn, với một ngoại lệ, đó là hài kịch. Bạn либо nghĩ điều gì đó vui hoặc không. Bạn có thể học, bạn có thể học về quá trình mà nghệ sĩ hài đã trải qua. Bạn có thể tìm hiểu về bối cảnh. Và nếu điều đó không vui đối với bạn, nó sẽ không trở nên vui vẻ. Vậy nên có vẻ như đó là một ngoại lệ trong vũ trụ trải nghiệm.
Nhưng, mặc dù chúng ta không nói về thực phẩm, tôi nghĩ anh ấy sẽ hoàn toàn đồng ý với bạn về điểm này. Điều này là một cách chuyển tiếp hoàn hảo cho câu hỏi tiếp theo của tôi, đó là về phô mai. Khi bạn bước vào một cửa hàng phô mai ở, chẳng hạn, Đan Mạch hoặc Bắc Âu, bạn có thích nó hay cảm thấy choáng ngợp? Bởi vì đối với những ai đã trải nghiệm, họ biết rằng điều đó rất sự mãnh liệt. Vâng, đó là một trong những điều tôi yêu thích, thực sự. Một điều mà tôi đã học để thích, khi gia đình chúng tôi sống ở Pháp. Tôi đã đến Pháp trong một năm và tôi quyết định, bạn biết đấy, người Pháp làm rất nhiều phô mai. Tôi nên học điều gì đó về điều đó. Và tôi đã đến một chiếc xe nhỏ tại một trong những chợ nông sản ở ngôi làng nhỏ mà chúng tôi sống. Và bằng tiếng Pháp không tốt của mình, tôi đã nói, tôi muốn học về phô mai. Bởi vì tôi đã nhận được một bài giảng kéo dài khoảng 10 phút về việc người Mỹ không bao giờ có thể đánh giá phô mai một cách đúng đắn. Nhưng sau đó, được rồi, tôi đã có một năm tuyệt vời với một lão nông phô mai, người mang đến, cô ấy không làm ra phần lớn phô mai mà cô bán. Nhưng cô sẽ bán những gì phù hợp theo mùa cho nơi đó. Dù sao đi nữa, tôi đã học được rất nhiều, và đã yêu thích sự đa dạng, bạn biết đấy, bắt đầu với cơ bản là cùng một loại nguyên liệu. Có thể là hai hoặc ba loại động vật khác nhau, các loại sữa khác nhau, nhưng bắt đầu với cùng một nguyên liệu nhạt nhẽo và kết thúc với một loạt hương vị phong phú như vậy, đó là một tôn vinh dành cho trí tưởng tượng của con người để có thể tạo ra loại đa dạng như vậy.
Phô mai đã được làm và tiêu thụ bởi con người từ bao giờ? Ồ, có lẽ từ rất sớm trong quá trình thuần hóa động vật, có thể thậm chí trước khi động vật được thuần hóa hoàn toàn. Vậy nên một lần nữa, chúng ta đang nói về khoảng 7.000, 8.000 năm trước, trong trường hợp các sản phẩm từ sữa, đó khá là phổ biến trong khu vực Trung Á. Chúng ta có thể nói về hóa học của phô mai và quá trình lên men không? Chắc chắn rồi. Vâng. Đầu tiên, một câu hỏi về một loại phô mai cụ thể, nếu ai đó tìm kiếm trực tuyến, điều này luôn là một điều nguy hiểm để làm, nếu bạn đang tìm kiếm thông tin thực sự, bạn phải rất cẩn thận. Có một ý tưởng rằng một số loại phô mai nhất định, đặc biệt là phô mai Parmesan, rất giàu axit amin tyrosine đến nỗi chúng tạo ra, bởi vì tyrosine là tiền chất axit amin cho dopamine, nên chúng tạo ra một loại cảm giác nhẹ nhàng nào đó. Bây giờ điều này, điều này có thể đơn giản là người ta thực sự thích hương vị hoặc cả hai. Vâng. Nhưng điều này có lý ở một mức độ nào đó.
Những điều gì được biết về hóa học của phô mai và, um, trải nghiệm về phô mai?
Ừ, vâng, điều làm phô mai thú vị hơn sữa đó là thực tế là vi khuẩn đã sống trong và trên nó trong, um, nhiều tuần, nhiều tháng hoặc nhiều năm và từ từ phân hủy các protein và chất béo, tạo ra những phân tử nhỏ mà chúng ta đã nói đến trước đó có hương vị.
Những phân tử đó, uh, tạo ra cảm giác về vị giác và khứu giác cho chúng ta.
Thời gian mà quá trình này diễn ra càng lâu thì thường càng có nhiều sản phẩm phân hủy và hương vị càng phong phú và đa dạng hơn.
Bây giờ, đôi khi bạn có thể có những loại phô mai có hương vị rất mạnh chỉ trong thời gian ngắn, uh, camembert là một ví dụ về phô mai như vậy, nơi mà bạn, trong quá trình làm phô mai, thực sự khuyến khích các thay đổi diễn ra rất nhanh.
Tuy nhiên, nếu bạn, um, làm chậm lại quá trình và để cho nó kéo dài hơn, bạn sẽ có một loạt các phân tử đa dạng hơn nhiều.
Và trong trường hợp của phô mai Parmesan và những tinh thể mà bạn có trong những loại phô mai đã từ hai đến ba năm tuổi, um, mà có vị giòn và kiểu như, chúng là dấu hiệu của tính xác thực.
Bạn biết đấy, phô mai này thực sự đã có tuổi như vậy và, uh, nó xứng đáng để trả gấp đôi giá mà bạn sẽ trả cho phiên bản trẻ hơn.
Um, những tinh thể đó thường là tyrosine hoặc các dẫn xuất amino acid khác, um, đã bị tách ra khỏi chuỗi protein.
Và sau đó, vì phô mai đã từ từ bị mất nước, uh, chúng đã trở nên không hòa tan và bắt đầu kết tinh.
Và vì vậy đó là lý do tại sao chúng là dấu hiệu của, um, quá trình lão hóa và cũng là thời gian lão hóa.
Um, điều thú vị là, đối với tôi, dấu hỏi là, uh, tyrosine đã nằm trong các protein rồi.
Vậy nên việc có nó kết tinh ra có làm cho nó dễ dàng hơn để gây tác động lên chúng ta không?
Uh, bạn biết đấy, giờ thì chúng ta không cần phải tiêu hóa protein nữa.
Nó chỉ, bạn biết đấy, ngay lập tức vào cơ thể chúng ta khi chúng ta cho vào miệng.
Có thể điều đó có liên quan đến, uh, tác động mà mọi người đang báo cáo.
Khi hương vị khói được thêm vào phô mai, liệu nó có thông qua quá trình xông khói thực sự không?
Có.
Nếu nó là thật?
Ừm, đúng.
Nếu nó là thật, thì đúng.
Các loại phô mai đã được, um, giữ trong một phòng có thứ gì đó đang lửa âm ỉ.
Và điều đó thường xảy ra vào thời xưa, ngày xưa.
Và vẫn ở một mức độ nào đó ngày nay, giống như, um, việc bảo quản giăm bông, uh, các con bọ sẽ muốn, uh, thưởng thức vật chất rất giàu dinh dưỡng đó.
Và vì vậy bạn phải đuổi chúng đi và khói là một cách tốt để làm điều đó.
Ah, điều đó hợp lý.
Vậy để giữ cho bọ tránh xa, bạn làm đầy phòng bằng khói và rồi bạn có thực phẩm có vị khói.
Ừm.
Và sau đó bạn nói với mọi người rằng nó có vị ngon.
Tôi không thích mùi khói.
Tôi không biết tại sao.
Uh, vâng.
Có thể là vì hầu hết các hương vị khói dường như đến từ một điều gì đó, nó có vị hóa học đối với tôi.
Nó không giống như mùi khói.
Nó giống như, uh, nó giống như, um, khói được tạo ra từ, uh, um, tấm thạch cao trộn với, uh, một chút xốp.
Nó không, nó không, không giống như một hương vị tự nhiên tốt, theo nghĩa thực sự của từ đó.
Nó có vị hóa học.
Ừm.
Ừm.
Không, tôi, tôi hiểu chính xác ý bạn.
Và tôi cũng nghĩ rằng hầu hết thực phẩm được xông khói đều bị xông khói quá mức, bạn biết không, điều đó là hương vị duy nhất mà thực phẩm có.
Và thay vì là một hương vị ở mức độ nền.
Vậy.
Còn ở trong rượu bourbon và những thứ như vậy thì sao, nơi mà mọi người rất hào hứng về một loại bourbon có vị khói?
Thì sao nhỉ?
Tại sao bạn lại làm điều đó?
Bởi vì tôi không thể tưởng tượng được rằng bọ sẽ vào trong đó.
Chà, côn trùng thích lên men, đúng không? Có đúng không?
Vâng.
Thực tế, một cách tuyệt vời để thu hút bọ tới buổi picnic của bạn là có giấm ở đó.
Chúng rất thích.
Vâng.
Mùi giấm.
Vâng.
Vậy trong trường hợp của, um, thùng cho đồ uống chưng cất, điều đó là, uh, theo như tôi có thể thấy, chỉ là một điều hoàn toàn văn hóa, bạn biết không, rằng, um, để làm thùng, bạn phải, uh, làm nóng chúng để làm cho gỗ dẻo hơn.
Và có thể có ai đó trong quá trình làm thùng đã phát hiện ra rằng nếu như nó cháy ngoài tầm kiểm soát trong một vài giây, có thể đó không phải là một điều tồi tệ như vậy 10 năm sau.
Vì vậy, um, nó chắc chắn không thiết yếu cho hương vị của, uh, rượu.
Và nhiều, uh, uh, uh, ví dụ, um, um, whiskey có thể, có thể được tiếp thị là đã được lão hóa trong các thùng sherry đã sử dụng.
Vì vậy, bạn không nhận được sự nướng mà bạn sẽ có nếu bạn đang làm thùng mới.
Vì vậy, tôi nghĩ rằng, đó là vấn đề về sở thích và, và cũng chỉ là, kỹ năng mà với sự khéo léo đó đã được đưa vào bất cứ điều gì, thực phẩm hay đồ uống là gì.
Về chủ đề lên men, đồng nghiệp của chúng tôi, tôi giả định bạn đã nhắc đến rất nhiều đồng nghiệp của chúng tôi, nhưng chúng tôi có rất nhiều đồng nghiệp tuyệt vời tại Stanford như Justin Sonnenberg và để công bằng, vợ của anh ấy, Erica cũng đã đóng góp rất quan trọng cho công việc này, đã, uh, phát hiện ra rằng việc tiêu thụ thực phẩm lên men ít đường hàng ngày có thể giảm các chỉ số viêm, uh, nhiều hơn so với việc tăng cường lượng chất xơ, điều này thật sự thú vị.
Bạn đã học được gì về hóa học lên men, lên men như một thực hành của con người, um, vì lợi ích sức khỏe, chắc chắn, vì hương vị, nhưng chỉ như một, như một điều gì đó, lên men là một điều khá, khá kỳ diệu mà chúng ta thực hiện điều này.
Vâng.
Vâng.
Vâng.
Vậy, tôi, uh, cảm nhận của tôi là nó bắt đầu, um, chúng ta đã nói trước đó về, uh, về rượu bắt đầu từ việc chỉ quan sát.
Bạn có, um, những loại trái cây chín quá và chúng nằm trên mặt đất.
Mặt đất trong rừng và chúng nằm đủ lâu và chúng bắt đầu có mùi khác và trông khác và sủi bọt và nhiều thứ khác nữa.
Và điều đó thật sự thú vị.
Vậy thì, um, tôi cảm giác rằng quá trình lên men đã được khám phá bởi hầu hết mọi nền văn hóa trên, uh, trên trái đất, bao gồm cả Bắc Cực, nơi mà bạn sẽ nghĩ rằng có thể mất một thời gian cho những điều đó diễn ra. Nhưng thực tế, um, những sản phẩm được dịch sang tiếng Anh là “cá thối” lại nằm trong số những món ăn được quý trọng nhất ở các vùng của người Inuit, um, tại Bắc Cực. Họ chuẩn bị món cá thối này như thế nào? Uh, chủ yếu là bằng cách để nó ngồi yên. Vì vậy, một trong những điều hấp dẫn của quá trình lên men là bạn không cần phải làm quá nhiều. Bạn chỉ cần, uh, bắt lấy thực phẩm, bất kể đó là gì, và, um, đặt nó vào một cái thùng hay một loại chứa nào đó. Uh, một số cá thối được làm đơn giản chỉ bằng cách đào một cái hố và chôn nó lại và đậy lên. Um, và sau đó có sự tinh tế trong việc thưởng thức những món ăn này. Um, thực sự rất thú vị khi quay lại và đọc những tài liệu của những nhà thám hiểm đến những vùng này. Và, uh, người dân địa phương, bạn biết đấy, uh, cố gắng thể hiện lòng hiếu khách tuyệt vời nhất của họ bằng cách phục vụ cho họ những món ăn mà họ không thể chịu đựng nổi, uh, trứng cá hồi, một ví dụ khác, rất quý giá, uh, nhưng chỉ sau khi chúng đã được lên men. Thế thì, uh. Đây là trứng cá hồi. Vâng. Vâng. Trứng cá hồi. Một trong những món ăn đắt nhất trên hành tinh. Chính xác. Chính xác. Và không chỉ vì lý do kiểu cách. Ý tôi là, hàm lượng omega-3 trong trứng cá hồi là cực kỳ cao và, um, còn có những vi chất dinh dưỡng khác trong trứng cá hồi khiến cho, đây thực sự là trứng của cá tầm điển hình, đúng không? Vâng. Đúng vậy. Vâng. Vâng. Mà sản xuất của nó đã gần như biến mất cách đây 20 năm và bây giờ thì đang phát triển mạnh mẽ vì mọi người giờ đây đang nuôi những con cá này, uh, những loài cá này trước đây đã gặp nguy hiểm, uh, giờ đây họ đang nuôi chúng khắp mọi nơi và thử nghiệm, uh, trứng cá hồi từ những loài khác mà chưa từng được thử nghiệm trước đây. Vì vậy, um, um, đó thực sự là một phần của, um, điều mà tôi muốn nói về quá trình lên men trong những ngày gần đây nữa là một khi, um, những cộng đồng từng bị cô lập trên trái đất bắt đầu giao tiếp với nhau và chia sẻ chuyên môn cũng như chia sẻ kiến thức về những nguyên liệu này, điều đó đã xảy ra, tất nhiên, um, rất lớn trong khoảng 20 năm qua, um, những phương thức truyền thống ở địa phương giờ đây không chỉ lan rộng đến những khu vực khác trên thế giới mà còn khiến mọi người tự hỏi, vậy nếu bạn có thể thực hiện quá trình lên men này với nguyên liệu thô này, thì sao với việc thực hiện nó với một nguyên liệu thô khác, um, vì vậy, um, bạn biết đấy, miso truyền thống được làm từ đậu nành. Giờ đây nó đang được làm từ đậu Hà Lan ở, uh, Bắc Âu và cứ thế này tiếp tục, um, mà tôi nghĩ là vừa vô cùng khó khăn để theo kịp nhưng cũng vừa hết sức thú vị vì điều đó có nghĩa là giờ đây chúng ta đang, um, thấy cách mà những nguyên liệu thực phẩm truyền thống có thể được biến đổi bởi hành động của vi khuẩn mà chúng ta đã, chúng ta đã biết đến, nhưng chỉ biết đến trong những bối cảnh rất cụ thể. Uh, và vì vậy tôi nghĩ rằng vài thập kỷ tới sẽ mang đến, uh, đủ loại thực phẩm mới mà ban đầu có thể lạ lẫm và có thể khiến người ta ngại vì chúng mới, nhưng cũng sẽ là, bạn biết đấy, phiên bản, um, của miso và, uh, xì dầu và bia và rượu vang và những thứ khác. Thời gian thú vị đang ở phía trước. Vâng. Chúng ta quên rằng chúng ta vẫn đang tiến hóa, bạn biết đấy, đặc biệt khi chúng ta nghe về tất cả những vấn đề của thế giới, chúng ta quên rằng chúng ta vẫn đang tiến hóa và rằng một số công nghệ liên quan đến thực phẩm và đồ uống không chỉ tạo ra những phiên bản ít lành mạnh hơn, mà như bạn đã chỉ ra, đang tạo ra những sự lai tạo mới về thông tin, những sự lai tạo mới về thực phẩm thực sự. Không phải tất cả đều chỉ trở về với những phương thức cổ xưa. Bạn biết đấy, những cuộc trò chuyện như thế này về việc chậm lại và, và lượng thực phẩm vào cơ thể và nhai và đánh giá cao và, um, suy nghĩ về việc chuẩn bị thực phẩm, không chỉ ăn những thứ từ bao bì. Người ta hy vọng, um, người ta, tôi nghĩ nếu có một điều mà những người ăn chay, những người ăn chay trường, những người ăn tạp và những người ăn thịt đều đồng ý là việc ăn ít thực phẩm chế biến là tốt hơn. Đó là một điều mà tất cả họ dường như đồng ý. Um, tôi có một câu hỏi về bạn. Uh, thực ra tôi có nhiều câu hỏi về bạn, điều gì đã thúc đẩy cuộc khám phá này vào, vào thực phẩm và hóa học. Ý tôi là, bạn đang có một cách tiếp cận rất khác về tất cả điều này. Um, tôi muốn chỉ ra rằng sự đào tạo ban đầu của bạn ở Caltech là về thiên văn học. Sau đó bạn đã chuyển sang một lĩnh vực khác và rồi bạn đã kết thúc ở lĩnh vực khoa học thực phẩm/ hóa học này. Um, bạn biết rất nhiều về thơ ca. Vì vậy, um, tôi không nghĩ tôi đã bao giờ gặp ai có nền tảng như vậy. Bạn rõ ràng là một điều khác biệt, như chúng tôi nói, điều gì đã khiến bạn đi vào toàn bộ sự việc này? Và, và, có lẽ quan trọng hơn, động lực của bạn là gì? Ví dụ như đâu là, đâu là điểm thú vị? Vâng. Có phải bạn muốn nếm thử càng nhiều thứ càng tốt hay là bạn muốn kết nối các cấp độ phân tích? Bạn biết đấy, điều gì vậy? Câu hỏi cuối cùng đó là một câu hỏi rất hay. Tôi sẽ phải, tôi sẽ suy nghĩ về điều đó khi tôi trả lời các phần đầu tiên. Vì vậy, vâng, tôi bắt đầu với việc yêu thích khoa học và đặc biệt là thiên văn học và, bạn biết đấy, đã xây dựng một chiếc kính thiên văn. Và, um, tôi vẫn ngước nhìn lên chòm sao Orion mỗi khi nó ở trên trời và bầu trời trong xanh. Um, tôi đã đến Caltech để học thiên văn, quyết định sau một vài năm ở đó rằng, um, vật lý không đủ động lực cho tôi để tiếp tục. Vật lý, tại thời điểm đó, đã trở nên khá, um, phức tạp đối với tôi. Vì vậy, tôi quyết định, bạn biết đấy, tôi vẫn yêu việc nhìn vào các vì sao, nhưng có thể tôi sẽ không làm thiên văn học. Sau đó, tôi tìm kiếm những lĩnh vực khác và những người, tôi luôn yêu thích nhân văn, thơ ca và tiểu thuyết đặc biệt. Uh, tôi đã định chuyển đến Stanford thực sự. Và các giáo sư văn học của tôi tại Caltech, và có vài người, um, đã thuyết phục tôi ở lại.
Và họ nói, điều bạn có thể làm là ở lại với chúng tôi, chọn lọc khoa học, vì bạn không cần phải học nhiều như trước nữa, và chúng tôi sẽ sắp cho bạn một cái bàn tại thư viện Huntington, thư viện nghiên cứu, và chúng tôi sẽ, chúng tôi sẽ dạy bạn và chăm sóc bạn. Và đó chính xác là những gì đã xảy ra. Đó là một nền giáo dục tuyệt vời, vẫn bao gồm nhiều khoa học, nhưng theo cách của tôi và không phải theo cách của các bộ môn. Rồi tôi đi học sau đại học về văn học, với sự cảm hứng từ các giáo viên của tôi ở Caltech. Tôi đã làm một bằng ở đó, về thơ của John Keats, và sau đó không thể tìm được việc dạy học. Vì vậy, các cố vấn của tôi ở Caltech và cũng ở trường sau đại học nói, à, bạn có nền tảng khoa học, bạn nên làm gì đó với điều đó. Và, ngắn gọn lại, qua những cuộc trò chuyện với bạn bè bên bàn ăn tối và uống rượu vang và những thứ như vậy, có một câu hỏi được nêu ra, tại sao đậu lại khiến bạn bị đầy hơi? Và chúng tôi cười. Tôi đã cười và sau đó tôi đã đến thư viện và tìm hiểu lý do. Rồi tôi quay lại và nói với bạn bè và chúng tôi đã có một tiếng cười vui vẻ. Sau đó, tôi nghĩ, có thể, tôi muốn nói rằng mọi người đều quan tâm đến thực phẩm và đây là một thông tin thú vị về thực phẩm mà hầu hết mọi người không biết. Có thể tôi có thể làm điều này. Vì vậy, tôi bắt đầu tìm hiểu thêm về nó. Trong khi đó, một người tìm kiếm cho một trong những nhà xuất bản ở New York có một cô bạn gái cũng nằm trong cùng một nhóm và cô ấy đã báo cáo cho anh ấy. Anh ấy đã báo cáo lên nhà xuất bản. Nhà xuất bản đã gọi điện một cách bất ngờ và nói, chúng tôi nghe nói bạn đang viết một cuốn sách về khoa học thực phẩm. Và từ giây phút đó trở đi, tôi đã viết một cuốn sách về khoa học thực phẩm. Bạn đã nói, đúng vậy, tôi đang làm. Vâng. À, tại sao chúng ta lại bị đầy hơi từ đậu? Và có thật rằng ngâm trong nước trước khi nấu có thể làm giảm một số tác dụng không mong muốn đó không? Thực ra, câu trả lời đã được các nhà khoa học làm việc cho NASA phát hiện ra. Nếu bạn nghĩ về NASA và những nhiệm vụ của họ vào những năm 70, bạn có thể hiểu tại sao họ lại muốn kiểm soát cái này. Vì vậy, thực ra, đậu chứa ngoài tinh bột và đường, một loại carbohydrate có kích thước trung bình mà cơ thể chúng ta không có enzyme để phân giải thành đường. Vì vậy, chúng ta có thể xử lý tinh bột, nhưng không phải những phân tử kích thước trung bình này. Và vì vậy chúng đi vào ruột của chúng ta mà không thay đổi. Và sau đó chúng ta có rất nhiều vi khuẩn vui mừng khi thấy những thứ đó và tiêu hóa chúng. Và trong quá trình đó, chúng sản xuất ra CO2 và khí hydrogène. Đó chính là điều chúng ta trải qua. Vì vậy, cách để xử lý điều đó là ngâm đậu thì sẽ có tác dụng. Thực ra, việc này sẽ loại bỏ một số phân tử này, vì chúng nhỏ và hòa tan trong nước. Thậm chí còn hiệu quả hơn là thực sự đun sôi nước sau khi nó đã được ngâm và sau đó đổ nước đó đi, việc này sẽ loại bỏ nhiều hơn. Nhưng một điểm khác tôi muốn nói về những oligosaccharide được gọi là này là ngày nay chúng ta đánh giá cao sự sống trong đường ruột của chúng ta. Và đây chính là những sinh vật mà những phân tử này thực sự đang nuôi dưỡng. Vì vậy, và đã có những nghiên cứu cho thấy rằng bạn có thể, hoặc hệ thống của bạn có thể tự thích nghi. À, đúng vậy, trong vài lần đầu tiên bạn ăn đậu hoặc đậu lăng nhẹ hoặc bất cứ thứ gì đó, bạn có thể cảm thấy không thoải mái, nhưng càng ăn nhiều thì bạn càng có thể chịu đựng tốt hơn hoặc hệ thống của bạn có thể chịu đựng tốt hơn mà không tạo ra cảm giác khó chịu. Và dường như đây là một chủ đề lặp lại, đó là càng ăn nhiều thực phẩm nhất định thì hệ vi sinh đường ruột của chúng ta càng thích nghi với những thực phẩm đó. Tôi nghĩ rằng chúng ta chỉ mới bắt đầu hiểu về hệ vi sinh đường ruột, nhưng nó là một nhân tố rất quan trọng. Vậy, bạn có thường xuyên ăn thực phẩm lên men không? Dựa trên những gì bạn biết về vi sinh đường ruột, thực phẩm hoặc đồ uống lên men yêu thích của bạn là gì? Vâng, tôi đã học tập được để thích kim chi. Điều này ban đầu không phải là một món ăn tôi muốn tìm kiếm, nhưng tôi thực sự đã thích nó. Và, bạn biết đấy, có thể đó thực sự là món thức ăn lên men duy nhất mà tôi tìm kiếm. Ý tôi là, tôi thích trái cây và rau quả và đậu, và ăn rất nhiều thứ đó và tự nghĩ rằng, bạn biết đấy, mọi thứ sẽ tự giải quyết được ở phía dưới phần lớn. Nhưng kim chi là một thứ mà tôi đã yêu thích. Ừm. Vâng, tôi chưa quen với kim chi. Tôi nghĩ rằng điều đó là vì vài năm trước, tôi đã mang nó vào phòng thí nghiệm của mình khi tôi ở San Diego và toàn bộ phòng thí nghiệm của tôi đã phàn nàn, ngoại trừ một người, sinh viên người Hàn Quốc của tôi, người thực sự thích nó. Vì vậy, tôi nghĩ rằng một số thứ này người ta thường làm quen sớm trong cuộc sống. Và đó là một câu hỏi mà tôi đã định hỏi sớm hơn. Bạn có nghĩ rằng khi trẻ nhỏ, đặc biệt là không muốn ăn bông cải hoặc không muốn ăn một số thực phẩm nhất định, điều đó phản ánh một sự ghét bỏ thực sự dựa trên điều gì đó quan trọng liên quan đến hóa học của chúng không? Vâng. Vâng. Vì vậy, theo tôi, một lần nữa, tôi không nghĩ rằng tài liệu có thông tin rõ ràng, nhưng cảm giác của tôi, dựa trên việc đã có một vài đứa trẻ trải qua điều này và chỉ là suy nghĩ về vấn đề, tôi nghĩ điều đang diễn ra là trẻ em có một cảm giác vị giác và khứu giác rất cao, và rất sớm trong sự phát triển, chúng ăn tạp nhưng đến một thời điểm nhất định, chúng trở nên bảo thủ hơn và tôi cũng nghĩ rằng chúng nhạy cảm hơn với các sắc thái, bạn biết đấy, những chất lưu huỳnh trong bông cải và những thứ như vậy. Vì vậy, nhưng tôi cũng nghĩ rằng đó là cả một điều tạm thời và bạn có thể làm việc với điều đó. Vì vậy, trong trường hợp của những đứa trẻ của chúng tôi, chúng tôi chỉ làm bữa tối bình thường hàng ngày. Và chúng tôi sẽ nói với các con, các con có thể ăn nhiều hay ít những gì chúng tôi có tùy thích, nhưng đây là những gì chúng tôi có. Và có một loại thực phẩm mà cả con trai và con gái của tôi đều không thể chịu đựng được.
Và cuối cùng, chúng tôi đã quyết định, được rồi, cái đó thực sự không nằm trong kế hoạch. Bạn không phải lo lắng về cái này. Và đó là, um, lá rau amarath. Wow. Uh, mà tôi đang trồng trong vườn vì, bạn biết đấy, tôi đang cố gắng tìm hiểu về mọi thứ và, uh, và chúng rất thú vị. Uh, nhưng chúng có một kết cấu rất đặc biệt và chính cái kết cấu đó đã làm cho họ, bạn biết đấy, cảm thấy buồn nôn và tôi không muốn đặt họ vào tình huống đó. Nên cũng công bằng thôi. Điều đó không chỉ đơn giản là nói, tôi không thích cái này. Mà là, họ đã cố gắng. Nếu không có gì khác, một người vẫn có thể sống tốt, uh, trong cuộc sống mà không cần phải có lá rau amarath. Đúng không, có phải một số người thích, và một số người ghét rau mùi vì họ nếm những thứ khác nhau từ rau mùi không? Giống như trải nghiệm về rau mùi thực sự khác biệt giữa một số người so với những người khác. Tôi thích nó. Cha tôi, ông ấy, ông ấy ghét nó. Vâng. Vâng. Về rau mùi thì đúng là một trường hợp rất thú vị. Và, um, đó là chủ đề của một loạt các nghiên cứu tại Trung tâm Phân tích Hóa học Monell. Uh, họ đã, họ, um, ngoài tất cả các loại khác cũng đến các hội chợ huyện địa phương và hỏi mọi người, uh, đầu tiên hỏi về cặp sinh đôi. Nếu họ thấy cặp sinh đôi trong khu vực đó, họ sẽ mời họ đến gian hàng và yêu cầu cả hai thử, uh, rau mùi và nói cảm nhận của họ. Kết quả là, um, uh, rau mùi có các phân tử mà, uh, tôi đã định nói là phản ứng chéo. Không hoàn toàn đúng. Chúng cũng được tìm thấy trong xà phòng. Và vì vậy với nhiều người, tùy thuộc vào việc họ đã được tiếp xúc với rau mùi từ sớm trong cuộc sống hay không, nếu họ chỉ gặp nó khi đã trưởng thành, điều đầu tiên họ nghĩ là nó có vị như xà phòng. Tôi không muốn bỏ cái đó vào mồm, uh, trừ khi, bạn biết đấy, bạn đang ở trong một đám đông mà điều đó quan trọng để hòa đồng với, với mọi người. Um, vì vậy có một cơ sở tốt cho loại phản ứng khác nhau này, nhưng nó có liên quan nhiều hơn đến việc trình diện về văn hóa của những phân tử hương vị đó hơn là bản thân chất liệu. Tôi hiểu. Vậy nên đối với những ai không thích rau mùi, bạn có thể, uh, trích dẫn cuộc thảo luận này. Tôi có một đồng nghiệp tại, uh, Harvard, um, Catherine Duloc, người nghiên cứu về hệ thống khứu giác. Bạn có lẽ đã quen với công trình của Catherine. Vâng. Và, um, cô ấy là người Pháp, uh, như cái họ của cô ấy gợi ý. Cô ấy sẽ kể câu chuyện về những sinh viên và nghiên cứu sinh khác nhau trong phòng thí nghiệm của cô ấy đến từ nhiều quốc gia khác nhau, um, bị chia đôi về trải nghiệm của họ với bắp rang bơ trong lò vi sóng mà một số người trong phòng thí nghiệm của cô ấy thích mùi bắp rang bơ trong lò vi sóng, nhưng sau đó có một nhóm khác trong phòng thí nghiệm của cô ấy cảm nhận mùi bắp rang bơ trong lò vi sóng giống hệt như mùi nôn mửa. Và cô ấy khẳng định điều này là dựa trên một biến thể trong một trong những thụ thể khứu giác này, điều cũng phản ánh mối quan hệ giữa mùi và vị. Bạn biết đấy, không ai muốn ăn thứ gì có mùi thối rữa. Vâng. Vâng. Thông thường, người ta hy vọng như vậy. Có những ví dụ nào khác về thực phẩm mà người ta thường có những ý kiến khác nhau dựa trên điều gì đó, um, được biết là, hoặc gần như chắc chắn là sinh học, thay vì chỉ, tôi không được nuôi dưỡng trong môi trường đó, hoặc điều đó có vẻ kỳ lạ? Một điều mà tôi nghĩ đến không hoàn toàn là như vậy, um, là phô mai parmesan, mà, um, có một trong những thành phần hương vị chính là axit butyric, mà cũng chính là điều chính làm cho mùi nôn mửa giống như nôn mửa. Và một số người, uh, không thể ăn phô mai parmesan vì lý do đó. Những người khác không nhận thấy điều đó. Uh, những người khác thì nhận thấy một chút, nhưng cũng không sao. Nó là một phần của phô mai parmesan. Uh, vì vậy rất nhiều phụ thuộc không chỉ vào việc, loại thiết bị cá nhân mà trải nghiệm một món ăn ra sao, mà còn vào điều gì đó là bình thường cho món ăn đó để chứa đựng. Và vì, uh, sữa bò đặc biệt giàu, um, axit butyric là một trong những thành phần của chất béo, đó là điều bạn có được khi quá trình phân giải diễn ra. Cảm ơn bạn. Tôi thích ví dụ về phô mai parmesan hơn, uh, cho tôi. Câu hỏi cuối cùng của tôi là, um, không nằm trong lĩnh vực thực phẩm hay hóa học, mà, um, là về thơ. Đây là một podcast về sức khỏe khoa học, nhưng bạn ở đây và bạn có chuyên môn, vì vậy tôi sẽ hỏi bạn, tôi yêu thơ. Có điều gì bạn đã học về Keats mà hầu hết mọi người không biết nhưng đối với bạn, thật sự thú vị. Và sau đó tôi sẽ yêu cầu bạn đề xuất, uh, một bộ khởi động về Keats. Um, có thể đặt tên một bài thơ Keats mà mọi người nên đọc. Chúng tôi sẽ đưa liên kết đến nó. Nhưng câu hỏi đầu tiên là, uh, bạn đã dành một khoảng thời gian đáng kể để nghiên cứu về Keats và tìm hiểu về ông và công việc của ông. Vì vậy, um, có điều gì mà chúng ta sẽ không học ở nơi khác không? Vâng. Vâng. Uh, tôi nghĩ một trong những điều quan trọng nhất về sự phát triển của ông, uh, và lý do mà ông đã viết loại thơ mà ông đã làm, mà thường xuyên liên quan đến, uh, cái chết, cuối cùng, là ông đã bắt đầu cuộc sống như một sinh viên y khoa. Ông là một sinh viên y khoa tại, uh, Bệnh viện Guy ở London, cái mà vẫn tồn tại và có một lịch sử dài, um, tuyệt vời. Um, ông là một sinh viên y khoa. Ông, uh, đã có một người mẹ và một người anh trai đều đã chết vì bệnh lao và ông đã chăm sóc họ, uh, trong bệnh tật của họ. Và, uh, vì vậy để biết điều đó và sau đó đọc, uh, một bài thơ như “To Autumn,” đây là bài thơ mà tôi sẽ, uh, gợi ý mọi người đọc, uh, tôi nghĩ chỉ làm tăng thêm một chiều kích của, um, um, uh, sự cảm kích đối với bài thơ đó. Bởi vì không có gì về cái chết trong bài thơ. Nó chỉ đơn thuần là mô tả một cảnh thiên nhiên vào mùa thu, um, nhưng mà những trải nghiệm đó thì có. Và, uh, biết điều đó và đọc không chỉ bài thơ đó, mà còn nhiều bài thơ khác, um, tôi chắc chắn rằng, um, tôi nghĩ ông đã viết thơ vừa để, um, an ủi mọi người vừa để tìm hiểu về ý nghĩa cuộc sống mà ông cần phải chấp nhận để sống cuộc đời đó. Cảm ơn bạn về điều đó.
Chúng ta sẽ đi đọc, ờ, về Mùa Thu và, ờ, chúng ta sẽ tìm kiếm những trải nghiệm đó, ờ, bên trong. Có vài điều tôi muốn nói, ờ, trước hết, ờ, cảm ơn bạn rất nhiều đã đến đây và chia sẻ kiến thức của bạn với chúng tôi. Ừm, tôi chắc chắn rằng điều này sẽ thay đổi cách mà mọi người trải nghiệm đồ ăn và thức uống, và nếu không có gì khác, chúng ta sẽ khiến họ nhai thức ăn và dừng lại giữa các miếng ăn để cảm nhận sâu hơn về trải nghiệm ẩm thực. Ờ, thật tuyệt vời, ờ, thực sự rất refreshing khi có thể nói về đồ ăn, ờ, trong podcast này, ờ, không phải trong bối cảnh chỉ để cung cấp năng lượng cho cơ thể và những lợi ích sức khỏe. Ờ, những điều đó rất quan trọng, nhưng rõ ràng là đồ ăn cũng có những khía cạnh văn hóa và hương vị, và nó là một trong những nguồn vui lớn lao trong cuộc sống. Vì vậy, ờ, bạn đã dạy chúng tôi cách có được nhiều niềm vui hơn từ, từ đồ ăn và cũng liên quan đến lịch sử và sự tiến hóa của con người. Ý tôi là, có rất nhiều điều ở đó, và chúng tôi sẽ cung cấp liên kết đến những cuốn sách của bạn khám phá, ờ, hóa học của thực phẩm và những khía cạnh khác. Tôi cũng muốn cảm ơn bạn vì dù bạn có dự định hay không, ờ, bạn là một ví dụ tuyệt vời về cách mà một người, ờ, theo đuổi sở thích của mình và kết hợp chúng. Ờ, và cách nói về sở thích của bạn với mọi người, ờ, có thể giúp bạn tìm kiếm cơ hội để được trả tiền cho những gì bạn làm. Bạn biết đấy, mọi người thường tự hỏi, ờ, làm thế nào tôi có thể kết hợp những sở thích đa dạng của mình và, và đưa chúng vào một cái gì đó và họ sẽ cố gắng như, như kéo chỉ từ cái này sang cái khác. Ờ, và tôi không định bịa ra một câu chuyện ở đây, nhưng những gì tôi thu thập được là chỉ bằng cách là chính bạn và cởi mở và trả lời câu hỏi khi mọi người hỏi, ờ, bạn đã có thể, ờ, kết hợp những sở thích của mình theo cách cho phép bạn có một sự nghiệp rất độc đáo. Đó là một điều rất có ảnh hưởng. Những cuốn sách của bạn đã được rất nhiều người đọc và cuộc trò chuyện này sẽ được nghe bởi rất nhiều người. Vì vậy, cảm ơn bạn vì điều đó. Đây là lời nhắc nhở để chỉ trở thành chính mình và mọi thứ thường sẽ diễn ra suôn sẻ và bạn vẫn tiếp tục công việc tuyệt vời mà bạn đang làm. Một lần nữa, cảm ơn bạn đã dành thời gian đến đây và nói chuyện với chúng tôi. Tôi sẽ thử một số món ăn mới. Tôi nghĩ tôi sẽ làm điều này với trà. Tôi cần một chút cây xanh trong nhà và tôi sẽ, tôi nghĩ tôi sẽ làm điều đó. Vì vậy, tôi có một số câu hỏi cho bạn về điều đó và, ừm, vâng, cảm ơn rất nhiều. Tôi thực sự trân trọng công việc bạn đang làm.
Chà, bạn biết đấy, cảm ơn rất nhiều, Andrew. Tôi, nếu tôi có thể nói một lời, ờ, về việc, ờ, hiếm khi nói chuyện với những người có mối quan tâm rộng rãi về những chi tiết của cuộc sống, nhưng cũng là ý nghĩa của cuộc sống và, bạn biết đấy, điều gì là khả thi và điều gì không, ờ, điều đó khiến tôi đặc biệt vui mừng khi ở đây. Ờ, và tôi chỉ định nói rằng, ờ, tôi đã nhìn nhận cuốn sách nói về thực phẩm như là một cuốn sách riêng biệt và sau đó tôi sẽ viết về làm vườn hoặc, bạn biết đấy, một cái gì đó khác. Ờ, và tôi đã bị cuốn hút bởi chủ đề này. Bạn biết đấy, thật khó để nghĩ về một thứ gì đó trung tâm hơn, ờ, bạn biết đấy, trong việc duy trì sự sống của con người, nhưng cũng là để có được niềm vui từ nó. Và, ờ, vì vậy, tôi đã lao xuống cái hố thỏ và tôi vẫn ở đó.
Chúng tôi rất biết ơn rằng bạn vẫn ở đó. Vì vậy, cảm ơn bạn. Và cảm ơn bạn đã đưa kiến thức bạn thu thập được trong cái hố thỏ đó ra thế giới. Cảm ơn.
Cảm ơn bạn đã tham gia vào cuộc thảo luận hôm nay với Tiến sĩ Harold McGee. Để tìm hiểu thêm về công việc của ông và tìm liên kết đến những cuốn sách của ông, vui lòng xem phần ghi chú chương trình. Nếu bạn đang học hỏi từ và hoặc thích podcast này, vui lòng đăng ký kênh YouTube của chúng tôi. Đó là một cách tuyệt vời không tốn kém để ủng hộ chúng tôi. Ngoài ra, vui lòng theo dõi podcast bằng cách nhấp vào nút theo dõi trên cả Spotify và Apple và trên cả Spotify và Apple, bạn có thể để lại cho chúng tôi đánh giá lên đến năm sao và giờ đây bạn cũng có thể để lại cho chúng tôi nhận xét tại cả Spotify và Apple. Vui lòng kiểm tra các nhà tài trợ đã được đề cập ở đầu và trong suốt tập hôm nay. Đó là cách tốt nhất để ủng hộ podcast này. Nếu bạn có câu hỏi cho tôi hoặc nhận xét về các podcast hoặc khách mời hoặc những chủ đề mà bạn muốn tôi xem xét cho podcast Huberman lab, vui lòng đưa chúng vào phần nhận xét trên YouTube. Tôi đọc tất cả các nhận xét.
Đối với những ai chưa nghe, tôi có một cuốn sách mới sắp ra mắt. Đây là cuốn sách đầu tiên của tôi. Nó có tên là “quy trình và hướng dẫn vận hành cho cơ thể con người”. Đây là một cuốn sách mà tôi đã làm việc suốt hơn năm năm. Và nó dựa trên hơn 30 năm nghiên cứu và kinh nghiệm. Nó bao gồm các quy trình cho mọi thứ từ giấc ngủ đến tập thể dục, đến các quy trình kiểm soát stress liên quan đến sự tập trung và động lực. Và tất nhiên, tôi sẽ cung cấp bằng chứng khoa học cho các quy trình đó. Cuốn sách hiện đang có sẵn để đặt trước tại protocolsbook.com. Tại đó bạn có thể tìm thấy liên kết đến các nhà cung cấp khác nhau. Bạn có thể chọn cái mà bạn thích nhất. Một lần nữa, cuốn sách có tên là “quy trình, hướng dẫn vận hành cho cơ thể con người”. Và nếu bạn chưa theo dõi tôi trên mạng xã hội, tôi là Huberman lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội. Vì vậy, đó là Instagram, X, threads, Facebook và LinkedIn. Và trên tất cả các nền tảng đó, tôi thảo luận về khoa học và các công cụ liên quan đến khoa học, một số trong đó có trùng lặp với nội dung của podcast Huberman lab, nhưng nhiều trong số đó là khác biệt với thông tin trên podcast Huberman lab. Một lần nữa, đó là Huberman lab trên tất cả các nền tảng mạng xã hội. Và nếu bạn chưa đăng ký bản tin mạng nơron của chúng tôi, bản tin mạng nơron là một bản tin hàng tháng không tốn kém bao gồm các tóm tắt podcast, cũng như những gì chúng tôi gọi là quy trình dưới dạng PDF từ một đến ba trang bao gồm mọi thứ từ cách tối ưu hóa giấc ngủ của bạn, cách tối ưu hóa dopamine, đến việc tiếp xúc với lạnh có chủ đích. Chúng tôi có một quy trình thể dục cơ bản bao gồm đào tạo tim mạch và đào tạo sức bền. Tất cả những điều đó đều có sẵn hoàn toàn miễn phí. Bạn chỉ cần vào Huberman lab.
đi đến tab menu ở góc phải phía trên, cuộn xuống phần bản tin và nhập email của bạn. Tôi cũng muốn nhấn mạnh rằng chúng tôi không chia sẻ email của bạn với bất kỳ ai. Cảm ơn bạn một lần nữa đã tham gia cùng tôi trong buổi thảo luận hôm nay với Tiến sĩ Harold McGee, và cuối cùng, nhưng chắc chắn không kém phần quan trọng, cảm ơn bạn đã quan tâm đến khoa học. Như đã đề cập ở đầu tập hôm nay, chúng tôi hiện đã hợp tác với Momentus supplements vì họ sản xuất các công thức chỉ với một thành phần có chất lượng cao nhất và họ vận chuyển quốc tế. Nếu bạn truy cập livemomentus.com/huberman, bạn sẽ tìm thấy nhiều loại thực phẩm bổ sung đã được thảo luận trong các tập khác nhau của podcast Huberman lab, và bạn sẽ tìm thấy các giao thức khác nhau liên quan đến những thực phẩm bổ sung đó.
歡迎來到 Huberman 實驗室播客,我們在這裡討論科學和基於科學的日常生活工具。
我是安德魯·胡伯曼(Andrew Huberman),斯坦福醫學院的神經生物學和眼科教授。
今天的嘉賓是哈羅德·麥基博士(Dr. Harold McGee)。
哈羅德·麥基博士是斯坦福大學的一位教授,也是世界知名的有關科學、食物與烹飪化學的作者。
他花了四十多年時間研究和撰寫這一主題。
他的作品獨特之處在於,它同時教會我們為什麼食物的味道如它所是,以及如何讓基本的任何食物或飲品味道更佳。
我和大多數人一樣,絕對喜愛吃。
對我而言,這還是個低估。
我熱愛食物和進食。
今天,哈羅德教我們從某些類型的炊具、碗、鍋具以至於你使用的餐具,
如何改變食物的味道,以及簡單的事情,比如在任何苦味食物中加入一撮鹽,
包括咖啡,是的,咖啡,能改善其化學性質和風味,並且他解釋了原因。
我們討論了肉類的準備以及我們所稱的鮮味或 umami 味,
以及如何通過以非常特定的方式加熱蛋白質來實現這一點,以及如何更好地激發這些風味,
還有如何獲取更多的健康化合物,比如巧克力和可可中發現的多酚。
我們還討論了一個廣受爭議的問題,即更昂貴的葡萄酒在味道上是否真的比便宜的葡萄酒更好,
還是這一切只是市場營銷的結果。
因此,不論你是經驗豐富的廚師,還是只會做幾道基本菜餚,
或者你覺得你的烹飪版本基本上就是一瓶蛋白質奶昔和一些麥片,
與哈羅德·麥基的這次討論將讓你了解烹飪中食物的基本化學知識,
以及如何準備出更加美味的食物。
如我之前所說,我愛吃,這次討論教會我如何讓我非常喜愛的食物,
如肉類、奶酪、蔬菜、水果、澱粉等,味道變得更加美好。
而且,因為進食是生活中一個很重要的部分,不僅是維持健康的方式,
我相信大家都能從麥基博士那裡獲得有用的知識和實用工具。
在我們開始之前,我想強調這個播客與我在斯坦福的教學和研究工作是分開的。
然而,它也是我希望並努力為公眾提供零成本科學信息和與科學相關工具的一部分。
與此主題一致,今天的集數中包括了贊助商。
現在讓我們進入與哈羅德·麥基博士的討論。
哈羅德·麥基博士,歡迎。
謝謝你,胡伯曼博士。
我和大多數人一樣,喜愛進食。
我也熱愛食物。
我喜歡食物的外觀。
我喜歡它的香氣。
我喜歡期待進食的感覺。
而且你有著真正獨特的職業生涯。
我們稍後會更深入地談論你的背景。
但你在專注於食物的化學和食物相互作用方面有著獨特的職業生涯。
我必須說,即使只是稍微了解你的工作,
你改變了我對於準備食物時,可能使用的金屬種類的看法。
因為結果證明這些因素彼此影響不僅僅是小方式,
而是以真的深刻方式影響我們的食物和味道體驗。
所以為了開始,我想問,是否有你特別覺得有趣的一個奇特食物互動化學事實?
當我開始撰寫我的烹飪化學書籍時,我對烹飪或化學知之甚少。
我算是在邊學邊寫,這也是其中一部分樂趣。
我在寫有關雞蛋的時候讀到,如果你要做蛋白泡沫以製作蛋白霜或舒芙蕾,
你需要將蛋白放入碗中,然後打發它們直到它們實質上從液體變成固體。
這個固體由液體中被困的空氣泡組成,使其看起來像固體。
這是一種驚人的變化。
當我查看廚師對這一過程的說法時,他們說你應該使用銅碗來打發。
於是我查閱了雞蛋化學的文獻,也有相當多的資料,想找出為何會這樣的解釋,但卻找不到。
於是我決定,這可能是一個老廚師的傳說,有人擁有銅碗並認為那樣更好。
所以我就不再多想它,直到我在準備出版我的書時,
在尋找便宜的插圖,因為我無法負擔好的插圖。
我發現了一幅十八世紀法國廚房的老版畫。
畫中有一個男孩似乎在碗中打發什麼。
那碗看起來有點像我們現代的銅碗,並有一個小環可以掛在牆上。
還有一個與插圖配套的說明。
說明上寫著,使用銅碗打發雞蛋製作糕點。
所以我想,如果法國人幾百年來一直這樣做,這也許有它的道理。
也許我應該實際測試一下,這對我來說是一個非常重要的教訓。
要測試一切。
我咕噥著購買了一個銅碗,因為那很貴,並進行了對比測試。
結果差異驚人。
顏色不同,質地不同,口感不同,體驗也完全不同。
於是我意識到,一個廚師所認為的——我以為可能是老廚師的傳說,實際上可能有科學的化學真理。
這對我而言是一個震撼心靈和改變生涯的體驗,因為從那時起,我便不再對任何事物視為理所當然。
我總是要親自試驗。
我喜歡這一點。
我最近開始使用銅製可重複使用的水瓶喝水。
嗯。
主要因為我需要一個水瓶,而那剛好在我所在的地方有一個出售,且是銅的。
我很喜歡這個味道。
有各種理論認為銅對我們的健康更有益,等等。
我並沒有深入探索這些是否真的存在,或是純屬胡言。
但我確實喜歡它的外觀。
銅是否用於準備其他食物,特別是為了從這些食物或液體中提取最佳風味?
銅實際上用於製作果醬,果凍和果醬。
原因是如果你使用其他材料,你最終會影響其中幾乎所有的成分,因為溫度相當高。
它們高於沸點。
但特別是糖分。
如果你把蔗糖分解成葡萄糖和果糖,那麼,你知道,材料的行為會發生很大的變化,未必是朝著好的方向。
結果證明,銅實際上會抑制蔗糖分解成葡萄糖和果糖。
因此,幾代以來,廚師,尤其是法國廚師,一直使用銅碗來製作他們的果醬。
哇。
聽起來銅的用途多種多樣。
人們通過一種無意識天才的方式結合實驗達到了這一點。
當科學家對烹飪產生興趣時,有時會提出一些主張和建議的改變,實際上卻是糟糕的主意。
傳統的做法實際上要好得多。
他們對發生的事情有了部分理解,根據這種部分理解決定需要去糾正廚師,當然,這些廚師並沒有他們那麼聰明,並讓他們改變。
因此,你可以看到在19世紀中期,一些在英國和美國出版的食譜書中有副標題,你知道,以前長副標題是受歡迎的。
副標題會是「在這些食譜中已盡可能應用了利比希博士的理論」。
而利比希是一位天才的生化學家,但在烹飪方面,他對自己的天才有些自以為是,結果卻錯了。
廚師們知道得更多。
是的,我喜歡這種無意識的天才觀念,這是一群人在沒有任何正式嚴謹課程(比如化學)的情況下進行實驗,可以在不理解那些真理的機械基礎的情況下獲得真理。
而且,我認為,現在我們在健康和營養領域面臨的許多問題都與這種衝突有關。
你知道,有論文識別了機制,但在臨床試驗中卻沒有顯示出這一點,這就是,你知道,然後有些人在現實世界中做的事情,實際上並沒有同行評審的研究,但你會有一種感覺,也許他們在某些方面是對的,你知道。
所以,這是一個專業知識和現實世界成果的非常有趣的交集。
是的。
你知道,或者有時候是兩者的碰撞。
我想稍作休息並感謝我們的贊助商,八睡。
八睡製作智能床墊套,具有冷卻、加熱和睡眠追蹤的功能。
確保良好睡眠的最好方法之一是確保你的睡眠環境溫度正確。
因為要進入並保持深度睡眠,你的體溫實際上必須下降約一到三度。
而且,為了醒來時感覺精神焕發和充滿活力,你的體溫實際上必須上升約一到三度。
八睡會根據你的獨特需求自動調節床上溫度。
八睡剛剛推出了他們的最新型號——Pod 5。
Pod 5有幾個新的重要特徵。
其中一個新功能叫做自動駕駛。
自動駕駛是一個人工智能引擎,學習你的睡眠模式以調整你在不同睡眠階段的睡眠環境溫度。
如果你在打鼾,它還會抬高你的頭部,並進行其他調整以優化你的睡眠。
Pod 5的底座還有一個內置揚聲器,可以與八睡應用程序同步,並播放音頻以支持放鬆和恢復。
音頻目錄包含幾個NSDR(非睡眠深度休息)腳本,我與八睡一起錄製。
如果你不熟悉,NSDR涉及聆聽一個音頻腳本,讓你進行深度的身體放鬆,並結合一些非常簡單的呼吸練習。
NSDR可以幫助抵消輕度睡眠不足的一些負面影響。
而且NSDR可以幫助你在半夜醒來時更容易再次入睡。
這是一個極其強大的工具,任何人在第一次和每次使用時都能從中受益。
如果你想嘗試八睡,請訪問eightsleep.com / Huberman,獲得高達350美元的Pod 5優惠。
八睡向包括墨西哥和阿聯酋在內的許多國家發貨。
再次重申,請訪問eightsleep.com / Huberman,以節省高達350美元。
今天的節目還有我們的贊助商Our Place。
Our Place製作我最喜歡的鍋、煎鍋和其他炊具。
令人驚訝的是,像PFAS或永遠的化學物質這樣的有毒化合物仍然存在於80%的不粘鍋中,以及用具、電器和數不清的其他廚房產品中。
正如我在這個播客中之前討論過的,這些PFAS或永遠的化學物質(如特氟龍)與重大健康問題有關,如荷爾蒙干擾、腸道微生物群破壞、生育問題和許多其他健康問題。
因此,避免這些非常重要。
這就是為什麼我對Our Place如此喜愛。
Our Place的產品采用最高質量的材料,全部完全無PFAS和毒素。
我特別喜歡他們的鈦合金萬能煎鍋。
這是第一個使用零化學和零塗層的非粘鍋。
相反,它使用純鈦。
這意味著它不含有害的永遠化學物質,並且不會隨著時間的推移降解或失去其不粘效果。
它也很好看。
我幾乎每個早上都在我的鈦合金永恆鍋 Pro 裡煮蛋。這個設計可以讓雞蛋完美煮熟而不會粘鍋。我也用它來煮漢堡和牛排,效果非常好,能給肉類上一層漂亮的焦皮。不過再次強調,食物不會粘在鍋上,所以清洗非常容易,而且還可以放進洗碗機清洗。我非常喜歡這個鍋,幾乎一直在用。我們的品牌現在有全系列的鈦合金 Pro 廚具,使用其首創的鈦合金不粘技術。所以如果你在尋找無毒、耐用的鍋具,請訪問 fromourplace.com/Huberman,並在結帳時使用代碼 Huberman。現在,我們的品牌正在舉行季節性最大促銷活動,從現在到 2025 年 5 月 12 日,你可以享受所有產品最高 30% 的折扣。提供 100 天無風險試用、免運費和免費退貨,你可以零風險地試用我們的品牌,看看為什麼超過 100 萬人選擇了我們的廚具。再次強調,請訪問 fromourplace.com/Huberman 享受最高 30% 的折扣。
正如我之前提到的,我喜歡吃東西,我們可以討論任何不同的主要食物群作為探索食物化學的話題。但我認為其中一個更有趣的方面是熱與食物的結合,對吧?人們經常問我,微波爐是否安全等等。我最近有一個問我任何事情的環節,我回答說,是的,微波爐確實是安全的。你可能不想站在它的正前方,以防金屬網防護罩效果不如預期。不過,是的,它是從內部加熱食物。我們有很多不同的方式來加熱食物,還有一些方法可以加熱食物後再冷卻,這樣可以增強食物的風味。當談到熱在食物中的用途時,我們對於使用熱量的歷史知道什麼?我想象最初是火。所以這是一個廣泛的話題,但熱量在化學層面上與食物互動的一些有趣方式是什麼,使我們能夠更加享受食物?
在考古學文獻中,焦點自然放在提高熱量攝入量和能夠消耗我們否則無法有效吸收的食材上。這是實用的一面。但我的感覺是,如果火的使用不能使食物變得美味,那麼它就不會流行。事實上,人們很早就可能學會將特定的感官經驗與他們所吃食物的營養價值聯繫起來。甚至連安全性都可能與這有關,因為你知道,如果你殺死了一隻猛獁象,你會有很多剩餘的肉,你會想知道如何保存它們,以免變質讓你以後生病。
因此,熱對食物的應用的一個奇妙之處在於,熱會將食材的組成物質重新排列。在許多情況下,熱會將分子分解成我們可以通過味覺和嗅覺實際檢測到的小分子。所以蛋白質、碳水化合物、脂肪,這是我們的食物構成,但它們都是大分子。我們無法直接體驗它們。因此,烹飪的最重要的一件事是,烹飪會打破這些大分子,使其變成我們可以通過味覺和嗅覺檢測到的小分子,而我們單單是因為這一點就能享受食物。我的感覺是,我們擁有的感官是為了被刺激。因此,在許多情況下,即便刺激的程度接近愉悅,甚至稍微不愉悅,我們仍然享受著我們被刺激的事實,因為我們的味覺和嗅覺有了反應。而烹飪則以豐富的方式實現這一點。它把這些沒有味道或氣味的分子轉變成不同的香氣,根據原料的不同而有各種變化。當我想到一塊牛排,如果我生吃一口,其味道與室溫狀態下的差異極大。另外,生牛排對我來說並不開胃,而如果稍微煮熟,尤其是外表稍微焦香,那就變得相當美味了。再多煮一點,比如五分熟,外面有漂亮的焦皮,我想他們稱之為匹茲堡焦。任何喜歡牛排外脆內嫩的人,如果廚師手藝精湛,這道菜絕對令人垂涎。
那麼,這裡發生了什麼呢?我聽你說熱改變了分子結構,但那些變化是如何讓我們的味道感覺到更多,而不僅僅是不同?因為你也說過,生牛排的味道相當平淡。大多數人可能會認為那有點噁心,但與熟肉相比,它的味道確實平淡。那麼,究竟發生了什麼?在牛排中釋放了什麼?是的,事實上發生的事情是,組織的材料,對於肉類來說,主要是蛋白質和脂肪。那些大分子,對我們的感官來說太大,無法察覺,被熱力打碎了,因為熱是一種能量。能量會使事物不斷運動,讓食物表面的分子激烈運動,足以將它們拆解成更小的部分。而我們在咬下去時所經歷的正是這些小部分。這些部分不但更小,而且是反應性的,它們可以彼此反應,也能與食物周圍的空氣中的氧氣反應。因此,我們終究會發現,如果你分析從生牛排或匹茲堡焦上釋放的香氣,從生牛排上釋放的揮發性分子幾乎是微乎其微的,即使使用儀器檢測。但從牛排上釋放出來的揮發性分子卻是驚人的多,這就是我們的鼻子所檢測到的。還有一些分子小到可以刺激我們的味蕾。
所以我們手上有一些,並且我們認為它們對甜、酸、鹹、苦、鮮味這些味道有反應。
在日常生活中,我們經常會遇到這些味道,
但當你將一塊肉煮到高溫時,
並在那外層分子表面造成相當程度的損壞,
你就會產生能夠刺激這些感受器的分子,
即使這些分子本身不是糖或鹽或其他東西。
我喜歡把這稱為熱的煉金術。
你知道,你把這些材料拿起來,增加能量,
並以讓我們愉悅的方式轉化它。
所以如果我理解得正確,即使肉類中的分子通常無法刺激甜味受器,
當你烹煮牛排時,因為這些分子的變化,它開始刺激甜味受器。
你已經縮小了它們的大小,並根據你使用的食譜改變了它們的構型。
是的,而且你也在產生一些曾經你可能擁有的東西,你知道的,
好吧,這幾天我們對分子的列舉已經變得如此精確,
以至於沒有人確切知道那塊生肉裡面有多少分子。
但無論那個數字是多少,通過加熱的應用,它被乘以了很多倍,
因為它將這些材料拆解,使它們相互反應。
結果就是一種感官信息的爆炸,這在之前根本不存在。
我們必須談談鮮味。
我的意思是,不只是因為這個名字好說,
而是這個受器似乎結合了給我們帶來感知的分子,
至少在某種程度上是滋味的感覺。
對我來說,很少有東西能比上鑄鐵鍋中肉類的燉煮來得美味,
如果沒有人看到的話,我真的會把那東西刮到鍋鏟上吃掉。
任何覺得這聽起來噁心的人,其實這是絕對美味的。
我的意思是,這就像我們為什麼吃蛋白質的巔峰。
這就是為什麼對我來說它如此美味的原因。
而每單位的風味強度是如此之高。
但接下來是這樣的。
如果你等兩個小時,回來拿起那一小塊黑色的燉煮碎屑放進嘴裡,它就會像拳頭一樣打在你的嘴裡。
而且味道有點糟糕,像是在舔兩天前的燒烤架。
不好。
那麼燉煮和鮮味之間發生了什麼?
我們可以談論很多非肉類的方式來刺激鮮味,
但這是食物和味道的一個有趣方面。
是的,是的。
的確。
而當我在70年代開始寫烹飪的時候,除了生活在發現之地的日本科學家外,沒有人相信它的存在。
沒錯。
據我所知,他們是第一個對鮮味受器進行分子克隆的人。
他們也是第一個聲稱有一種味覺,不是甜、酸、鹹或苦的味覺,這就是為什麼他們在西方被懷疑了幾十年。
如我所說,當我開始寫作時,那是標準的觀點。
日本人有這個奇怪的想法,認為有一種基本的味道,這根本是錯誤的。
我參加過幾次在波士頓的會議,記得這其間在化學家之間辯論。
首先,我想說的是,我完全知道你所指的那種味道,這讓你感到享受時有些內疚,因為你說過你會在沒有人看到時把它刮起來。
我長大時,我們家有四個孩子。
我母親偶爾會做烤雞,切成幾塊,脂肪會滴下到鍋裡並變成棕色。
餐後,我和我的兄弟姐妹會排隊等著來一口那些殘骸的湯汁。
那是美味的。
我能聞到它並稍微嘗到一下。
是的。
任何對此感到不適的人,你根本沒有嘗過正宗的肉類燉煮。
假設你消耗動物蛋白,它絕對美味。
是的。
是的。
是的。
我能——這讓我回想起過去。
這對我來說就像普魯斯特的回憶。
簡單來說,日本人被西方標準證明是正確的。
他們一直知道自己是正確的。
但按西方標準,他們在2000年代初期發現了谷氨酸受器的時候被證實是正確的。
所以終於,西方科學家們也信服了。
同時,廚師們早已接受了這一點,因為他們總是在尋找使食物更美味的方法。
他們聽說過這件事。
有些人去了日本。
他們回來了。
因此,鮮味是一種有點難以描述的感覺,與甜、酸、鹹和苦相比。
我想你用的詞是「滋味」,這是——通常的術語。
當你試圖進一步描述時,這是一種充實感和持久感。
所以那種風味——包含很多層次,並且持久在你嘴裡。
這就是我們所說的持久感嗎?
是的。
明白了。
我還感覺它不僅僅發生在我嘴裡。
你知道,我對食物並不是很講究。
我的意思是,我喜歡食物,但我不認為自己是美食鑑賞家。
我只知道我喜歡什麼,不喜歡什麼。
但我感覺像是充滿鮮味的東西會在全身擴散。
這像是一種整體的頭腦體驗,甚至可能延伸到胸部。
它並不僅限於舌頭或某個特定的位置。
稍後我們將討論這個關於舌頭上限制受器的神話。
但是的,人們不得不想,因為鮮味受器的刺激與滋味和蛋白質如此密切相關,
並且因為在進化歷史中蛋白質大概是稀缺的,是否存在一些獎勵途徑,
就像,哦,這是——這是好的——因為人們經常需要在危險的情況下努力工作才能獲得鮮味的刺激。
是的。
是的。
對,沒錯。
而我也想說,根據我閱讀文獻的理解,我們對於嗅覺和味覺的運作實際上只知道極其微小的一部分。
我們知道初步的步驟:在我們的舌頭上有一種對谷氨酸反應的受體,這種感覺與其相關。
之後發生了什麼,誰知道呢?
而且還有一個事實,即谷氨酸是身體中一種重要的信號分子。
所以,誰知道舌頭上的受體和身體其餘部分之間可能存在什麼樣的交互作用。
在過去的十年裡,人們還發現了存在於我們腸胃道中的所有味覺受體。
是的,這非常有趣,也非常重要,因為,或許那是讓人感受到的—鮮味的感覺更深層一些。
是的。
它們可能位於食道,甚至可能進入胃部。
是的,真的很奇妙。
我聽說老虎的鮮味受體數量比人類多一萬倍,但是它們沒有甜味受體。
我不知道這是否真實。
通常當你聽到這種事時,可能不會完全正確,但誰知道呢?
我們查一查,可能會有人在評論中告訴我們,聽到這消息時,我立刻就想試試當一天老虎的感覺。
我實在難以想象對那些擁有如此高密度鮮味受體的肉食動物來說,肉會有多好吃。
是的。
但這也引發了另一個問題,如果這是真的,那麼缺少甜味受體會不會使肉的味道完全不同?
換句話說,這些受體之間是否存在交互作用,以至於當你吃某樣東西,比如烤雞的肉汁時,或許就會刺激到甜味受體。
如果你只有鮮味受體,或許根本就不會覺得好吃。
食物的化學反應發生在口腔中,而不僅僅是在食物本身?
這是個美妙的問題。
我不知道從何開始,除了說當你把一塊肉煎至表面變色,或是加熱至高溫時,顏色的變化就表明發生了一種有一組反應,即梅納反應(Maillard reactions),這是因為當初負責這項研究的人並未完全解釋此事,但他的名字與此相關。
不管怎樣,梅納反應基本上是蛋白質、碳水化合物和脂肪片段之間的反應。
這些反應途徑非常複雜。
至今仍未完全弄清楚,但它們會產生各類產品。
而在這些產品中含有糖類。
所以在一開始未必就有糖,但如果你有蛋白質和脂肪,你可以通過施加熱量的煉金術來製造糖。
這就是其中一部分的運作,我想我可以說,老虎是錯過了一種烹飪後肉的味道的有趣維度。
烹飪的化學反應,然後是享受、品嚐和消費的化學。
事實證明,這在其自身就是複雜的,因為首先,我們正把我們的感官裝置放在將要遇到的最複雜的材料上。
大自然並不會產生這種複雜性。
因此,我們為自己創造了它,我想這是我們從中獲得巨大快樂的一部分。
但事實證明,在口腔中也可以發生變化。
這最初是由專家在品酒時注意到的,因為他們發現當他們把一顆生葡萄放在口中時,想要品嚐這顆葡萄的特徵以及這些特徵如何轉移到葡萄酒中。
他們注意到,最初只是葡萄的味道,但隨著時間的推移,其他口味開始出現。
由於他們是品酒的專家,能夠識別出這些味道,而其中某些分子在成品葡萄酒中也能找到。
而這在你口中,你剛嚼過而已。
所以事實上,在各類食物中,有些分子被稱為共軛物,這些分子通常與某種糖類相連。
當我們將某物放入口中,並且口腔內有酶存在時,這些酶可以開始對共軛物進行作用,將糖從其餘分子中釋放出來,而其餘的分子可能是芳香的。
現在已知梅納反應不僅生成糖類,還生成共軛物。
所以這裡面有很多事情在發生。
我想這是享受食物慢慢咀嚼的最佳理由之一,因為你永遠不知道過了20或30秒之後,在你的口中還會出現什麼。
放慢速度,享受每一口,注意發生了什麼,因為這常常是一種非常動態的體驗。
我們將很難說服許多人減缓用餐速度。
然而,如果你向他們保證將會有更豐富的食物體驗,而不僅僅是他們想要少吃一些東西,這是人們通常聽到的應該咀嚼食物的理由,或許還能改善消化,這樣可能會促使他們這麼做。
但我必須指出,在所有感官中,似乎對於味覺及其與食物的關係,我們在這一體驗上有更多的控制。
比方說,如果我要做一個播客,告訴你單純通過不同的方式觀察世界,你實際上可以開始獲得新的視覺知覺能力。
這聽起來很令人興奮。
但抱歉,這不是真的。
這行不通。
我的意思是,如果你接受過訓練去尋找某些東西,可以提高你對某些事物的辨別能力。
但這能改變你的視覺知覺能力。
但在味覺上,似乎我們有能力。
當你說要減慢速度時,你是指減慢咀嚼速度、在每口之後停頓,還是上述所有的意思?
對,所有的意思,因為即使你吞下去後,嘴裡和喉嚨後面仍會有殘留物。
這就是葡萄酒專家注意到的殘留物的變化。
所以並不是說他們咀嚼了一顆葡萄然後在嘴裡保持一分鐘。
實際上只有剩下的部分。
所以,剩下的部分可以和主菜一樣美味。
好吧。
我打算在至少食物類型之間開始停頓。
我有時會有這樣的經驗:吃某樣特別美味的東西。
例如肉類、水果或蔬菜。
我熱愛所有這些,我是個雜食者。
所以我喜愛所有這些東西。
但我對剛吃的東西感到非常滿足,因此不想立刻吃甜食,因為不同食物之間的碰撞。
我是否只是獨自一人不喜歡吃甜點,但喜歡在另外的時間吃甜點食物?
還是我只是卡在經驗的孤島上?
不,其實我完全一樣。
我寧願再喝半杯酒也不想吃甜點,純粹是為了延長主餐的體驗。
甜的東西我喜歡,但在一頓豐盛的餐後,我不想吃。
我的妻子是日本人,她說她對甜點有另一個胃和嘴。
她可以在主菜後立刻吃甜點。
但是,我是比較不喜歡這樣做。
我覺得許多人吃晚餐就是為了吃甜點。
讓我們實際談談餐中的食物順序。
多年前,我有個女朋友來自法國南部的佩里戈爾。
因此,她在無疑是世界食物之都之一的地方成長。
人們認為法國食物與巴黎有關。
但實際上,法國南部的人對食物非常認真,她的家人會花大部分的日子和晚上,並且在用餐時討論下一餐或前一餐。
他們會用雙筒望遠鏡尋找蘑菇。
如果他們在鄰居的院子裡發現了一個,會非常困惑該如何去談判獲得那個蘑菇。
你實際上不能去偷那個蘑菇。
那將是個大忌。
他們對食物的每一個面向都是如此認真,正如你所知的。
我們經常針對食物應該按照什麼順序吃而展開激烈的爭論。
在她的心中,湯是第一道,因為它實際上為胃做準備,然後永遠是沙拉最後。
在用餐開始吃沙拉的這個觀念,對於她所知道的和概念化的食物來說,簡直是異端。
所以我必須相信,無論一個人喜不喜歡法國食物,他們都觸及到了某些事物。
在消化方面,真的能夠完全品味食物中的整個風味時,我們可能應該按照順序:先湯,然後開胃菜,再是主菜,最後是沙拉。
如果我們不是在消費這樣的全餐,那麼沙拉就不應該在用餐開始時食用。
他們是對的嗎?
我很確定她是對的。
她對許多事情都是對的。
非常好的問題。
我想我的回答會根據聽眾不同而有所不同。
我這麼說是因為,當然,如果你去中國的宴會,一切都是同時上桌的。
真的嗎?
他們只是把所有食物滑到你面前?
是的。
那人們會以一種混合的方式吃所有東西嗎?
或者可能會有幾個階段,但在每個階段你都會面對許多不同的菜餚。
我會感到非常不知所措。
而且,這確實令人不知所措。
你知道,這部分是,嗯,我不想概括。
也許這與強調餐點的豐富和慷慨有關,而不是專注於你從每個階段中可以獲得的樂趣。
也許是,法國人更注重感官體驗。
但在一頓餐中,有很多不同的菜餚順序方式。
我認為,法國的這種方式確實非常有道理。
我和我的家人在圖盧茲附近的鄉村住了一年,並與鄰居們一起用餐。
我的女兒和兒子上學的時候,午餐有整整一個小時。
而且那是一頓包含多個部分的午餐。
所以我認為這是合理的,因為在早期吃湯有助於,除了其他原因外,部分填滿你的胃。
這樣當你進入主菜時,就不需要吃太多才能感到滿足。
然後是沙拉,你知道沙拉快要到了,這有點讓你神清氣爽,因為主菜通常較重且豐富。
幾乎總是,鵝胸配鵝肝在她的家庭中很常見。
是的。
我應該提到,他們是一個中產階級的家庭。
所以那裡的人之所以吃鵝胸配鵝肝並不是因為他們屬於精英。
但那是小鎮上的火腿和起司三明治。
是的。
所以那些都是當地產品。
鵝可能在不遠處就被飼養了。
所以,是的。
我認為沙拉有點像是為主餐收尾,並讓你稍微清新一下。
然後,如果你打算吃甜點,你會做好準備,而不是被另一道豐富的菜餚壓倒。
所以我認為這種食物結構是很有道理的,因為它包含了這些不同的菜餚。
是的。
這種淨化味蕾的概念是個相當有趣的話題。
已經很久沒有參加過那種在菜餚之間提供淨味餐的晚餐了。
我想這是在80年代和90年代在美國變得有點流行的東西。
而我家人並沒有提供或參加這類的餐會。
但我去過幾次。
這是一個相當有趣的想法。
但是從分子和化學的角度來看,這到底是真實的嗎?你會洗掉剛剛吃過的食物的味道,以便為下一道菜做準備嗎?還是這只是出於表面上的效果?我認為兩者兼而有之。我確實認為,根據具體情況,味覺清潔劑通常是冷的,並且在任何方向上都不會太強烈,通常有一點酸味,因此需要一些冷的、酸的東西來打破一頓餐,讓你從一道豐富的菜品過渡到另一道豐富的菜品,因為這是一家高級餐廳。但我認為這是有道理的。這是一個人類生理學的問題,但我想我們都熟悉味道強度的變化。我想不出一句更好的話來形容,如果你習慣了喝黑咖啡,開始在裡面加一些奶油,或者加一點奶油和一點糖,那麼回到喝黑咖啡會讓你感覺在朝著非常苦的方向走。而如果你開始加更多的糖或吃更甜的食物,我們似乎會重置對於「過甜」的閾值。這對健康有各種負面的影響。但,這真的存在嗎?我們是否真正在改變我們對苦或甜的感知閾值?我問這個問題是因為最近我對可可豆產生了一種,我不會稱之為上癮,但我對它的熱愛。第一次咬到這種豆子時,我想,哦,這些是苦的。而現在,這是我早晨最喜歡的部分之一,我會一次放五六顆在嘴裡,慢慢嚼。它們的味道是苦的,但又很好吃,還帶有一點樹皮的味道。我真的可以品嚐到多酚,儘管這一切都是認知上的,對吧?所以我剛才描述的對我來說並不罕見。究竟這個閾值的問題在於苦味和甜味,它們是否有互動?是的,是的。味覺從我們能夠判斷的來看,非常可塑。我認為這在文獻中有很好的記錄,試圖找到減少包裝食品鈉含量的方法。因此,製造商一直在說,在生物醫學人員強調我們應該減少鈉攝入量很久之後,我們樂意在我們的產品中這樣做,但我們的消費者不喜歡我們的產品,沒有那麼高的鈉含量。所以在費城的莫內化學感官中心,進行了一些相當系統的研究。他們發現,隨著時間的推移,你可以調整基本味道的閾值和偏好。他們專注於鈉,因為那是當前的問題,但沒有理由認為這不適用於所有事物。如果你習慣於某種特定的刺激水平,那麼它將成為你的新常態,而低於或高於這個水平的東西會顯得不夠或過多。因此,我認為我們完全有能力訓練自己來調整我們的偏好。這確實需要時間。我認為莫內的研究持續了幾個月。這需要時間,但這肯定是可行的。我想簡單休息一下,感謝我們的贊助商 AG1。AG1 是一種包含維他命、礦物質和益生菌的飲品,也包含益生元和調節劑。作為一名已涉及研究科學近三十年的人,並在健康和健身領域同樣長期努力,我不斷尋找最佳工具來改善我的心理健康、身體健康和表現。我在2012年發現了AG1,早在我擁有播客之前。自那以來,我每天都在服用。我發現它改善了我健康的各個方面,包括我的精力、專注力,而且在服用後我感覺好多了。AG1使用的是最高品質的成分,並以正確的配比進行組合。他們不斷改善他們的配方而不提高成本。事實上,AG1剛剛推出了最新的配方升級。這一代新配方基於令人興奮的新研究,關於益生菌對腸道微生物組的影響。現在還加入了幾種臨床研究過的益生菌菌株,被證明可以促進消化健康和免疫系統健康,改善腸道規律性並減少脹氣。每當有人問我,如果只能選擇一種補充品,那會是什麼,我總是說AG1。如果您想嘗試AG1,可以訪問 drinkag1.com slash Huberman。在限時時間內,AG1正在贈送免費的一個月供應的 omega-3 魚油,還附帶一瓶維他命 D3 加 K2。正如我在這個播客中之前強調過的,omega-3 魚油已被證明可以幫助從情緒和大腦健康到心臟健康,甚至健康荷爾蒙狀態等多方面的好處。再次提示,請訪問 drinkag1.com slash Huberman 以獲得免費的一個月供應的 omega-3 魚油,並附上一瓶維他命 D3 加 K2。今天的節目還由 Matina 贊助。Matina 使得散裝和即飲的馬黛茶。 我經常討論馬黛茶的好處,例如調節血糖、其高抗氧化成分以及改善消化的方式。它還可能具有潛在的神經保護作用。正因為這些原因,以及我認為馬黛茶提供了最平穩持久的精力和專注且不會出現崩潰的事實,使得馬黛茶長期以來一直是我首選的咖啡因來源。我喝馬黛茶也是因為我喜歡它的味道。儘管市場上有很多不同的馬黛茶飲品,但我最喜歡的還是 Matina。我很高興地分享 Matina 最近推出了一系列新口味的冷泡全零糖馬黛茶。
有覆盆子味、芒果味、薄荷味、檸檬味和桃子味,它們都絕對令人難以置信。如果我必須選一種作為我最喜愛的味道,那可能是芒果或覆盆子,但坦白說,我真的無法選出一種,每天幾乎都會嘗試每一種。再說一次,這些味道都是用最高品質的成分製作,都是有機的,而且都是零糖的。如果你想嘗試 Matina,可以訪問 drinkmatina.com/Huberman。再說一次,那是 drinkmatina.com/Huberman。
我很久以前就不再吃所謂的垃圾食品了,現在完全失去了興趣。與此同時,我對草莓、蔬菜、肉類、魚類、雞蛋、大米和燕麥的喜愛,每年都在不斷增加。我認為這部分是因為我對美味的定義正在重新塑造。但我也覺得我對食物的體驗越來越豐富,而不是越來越糟。所以這有點有趣,也有點違反直覺。我們是否有任何證據表明,如果你吃的食物接近於它們未經加工的形式,你會比混合大量口味時獲得更多的味覺體驗,這基本上就是加工食品的特徵呢?我無法在文獻中找到具體的章節來支持這一點,但我認為這是常識;如果你從草莓開始,然後加入一堆其他東西,比如香草精、糖和其他不知道的東西,基本上就像加工食品試圖做的那樣,想用壓倒性的感官震撼來驚豔你的味蕾,而不是慢下來享受細微的差別。自然界為我們提供了這些令人驚嘆的成分,如草莓、藍莓和燕麥等,然後在你能夠細細品味這些令人驚豔的成分的時候,把它們變成其他成分,而不是單獨存在的東西,將它們與許多其他東西混合,以刺激為目的,而不是為了欣賞和享受這些個別的組成部分,那麼我認為你就放棄了大部分的飲食樂趣。你只是用一些東西來填飽自己,它會給你一種瞬間的味道衝擊,然後就消失了。而那種食物中的成分變得不透明,你知道嗎?它可能曾經是草莓,但現在被其他東西掩蓋了。與此同時,生活在這個星球上的奇蹟之一就是草莓,以及植物為了取悅我們而準備的各種材料的巨大範圍。因此,把這種責任和活動交給那些只想以盡可能便宜和快速的方式生產東西的製造商,我認為這是個錯誤。
你喝咖啡嗎?我喝。你怎麼準備咖啡的?我會研磨咖啡豆,…每次都新鮮的嗎?是的。這對味道重要嗎?可以是。我是說,這取決於你從哪裡獲得咖啡豆以及它們保持的新鮮度。但我覺得是的。所以你每次都研磨咖啡豆?是的。然後你使用滴漏過濾器、咖啡機還是法式壓濾壺?用滴漏過濾器,是的,是的。我們在斯坦福有位同事亞德勒,他發明了 AeroPress,我用它已經很多年了。在他們參與播客之前,我就記得看到他扔著 AeroBee 飛盤。所以他是一位發明家,對吧?我認為 AeroPress 是一個有趣的想法,因為它將法式壓濾和滴漏過濾結合在一起,是吧?有點…但,是的,實際上咖啡確實有一些有趣的數據,或許,它似乎有一些強大的健康促進效果。但這取決於你如何泡製。那麼你是怎麼泡的?並不是說我會讓你改變任何食物或飲料的做法。所以我在金屬過濾器和紙過濾器之間來回切換。是的,我住在亞倫·亞德勒飛 AeroBees 的公園附近。所以我去拜訪他,聊聊 AeroPress。我非常喜歡這個主意。對我來說,使用它能夠比滴漏系統更好地控制風味,因為在滴漏時它是固定的。但你可以在 AeroPress 中保持它多久都可以。水的溫度對咖啡至關重要。你會將其煮沸還是?我知道人們可能會想,天哪,他們真的在深入討論。不過,如果你將水煮沸和將水加熱到接近煮沸或在開始煮沸後立即關火,咖啡的味道是完全不同的。依我看,這是完全不同的飲品。是的,是的。而且我實際上更喜歡剛煮沸的水沖泡的滴漏咖啡。所以我試過所有不同的階段,這只是我的偏好。然而,重要的是要知道溫度確實會產生差異。你從中獲得的樂趣會根據你使用的水的溫度而有所不同。因此,值得知道這一點,然後試著看看你最喜歡什麼。這是化學和正在發生什麼的體驗方面。我是說,當你泡咖啡時。有什麼有趣的咖啡化學知識?你可以看出我對這些東西很著迷。是的。首先,研磨的大小差異很大,因為你實際上是在從固體中提取可提取的材料。在一杯典型的咖啡中,你大約提取了原始咖啡重量的 20%。所以這並不多,除了這都是好東西。事實上,提取的時間越長,所能去除的分子越大。
那些較大的分子往往是單寧的、收斂的和苦的。
是的。
你讓豆子或磨碎的豆子與熱水接觸越久,就會提取越多的大分子。
這些大分子正是給予咖啡那種強烈口感的成分。
是的。
感受到單寧的味道。
是的。
這很有趣。
還有苦味。
事實上,這是一個有趣的實驗。
如果你熱愛咖啡並對這種事物感興趣,你可以準備一個濾器,裡面放入咖啡,並排列四到五個不同的杯子。
然後倒入水,每30秒左右就把咖啡從一個杯子轉移到另一個杯子。
你可以看到早期、中期和晚期的提取結果。
晚期出來的是這些較大的分子。
而晚期大致上可以視為使用更熱的水,作為水溫等同於更晚的沖泡過程。
這樣你提取的成分會更多。
想起來的詞就是陳舊。
長時間放在咖啡壺裡的咖啡。
當你提取這些大分子時,似乎描述的就是這種味道。
對嗎?
嗯,實際上我會這麼說,是的,那種古老的,遺憾的是不再那麼常見的舊咖啡壺,你在會議等場合會看到的咖啡壺。
或者是需要泵的那種。
是的。
有些人會知道我們在說什麼。
而且咖啡可能在裡面放了幾個小時。
在我看來,那就是陳舊的咖啡。
這一點在小的芳香分子和大的分子上都有所變化。
但我認為要點是這些小細節會有所不同。
如果你對咖啡有很高的要求,那麼進行這些實驗來看看你平時沖泡的咖啡的兩側的成分是值得了解的。
我想每個人都可以因各種原因慢下來享受食物的過程。
一些原因是你提到的。
一些原因是你提到的,比如,味道更好和味覺體驗更好。
對於飲料來說,我每天攝入大量咖啡因。
我非常耐受咖啡因。
我其實早上不能喝咖啡。
但在下午,我非常喜歡。
早上的味道對我來說是令人反感的。
我不知道為什麼。
我早上會喝巴西葉茶,然後整個早上都是。
然後在下午,我喜歡喝一杯咖啡。
同樣的咖啡,下午喝起來真是太好喝了。
我不知道這是為什麼。
是的,這對我來說也很神秘。
也不能說是懷孕的原因。
因為懷孕的人報告說,在一天的某個時候對某些味道會感到噁心。
我們還能對咖啡做些什麼嗎?
至於茶,單寧的滋味或者茶的單寧過重的體驗是可怕的。
它的味道是金屬味的。
但當茶處理得當時,它的口感非常滑順。
在茶的背景下,這種單寧的滑順是什麼?
是相同的大分子和小分子嗎?
是的,基本上是同樣的概念。
它還與茶葉中剩下的物質有關。
因此,一些茶的定義上單寧會比其他茶多,因為它們的處理方式不同以製作乾燥茶。
我在後院有三四棵茶樹。
所以我每年都會製作茶。
每當新的芽長出來的時候,就是用來製茶的。
你製作什麼樣的茶?
有茶樹的好處就是你可以製作各種各樣的茶。
我會嘗試各種做法,看會發生什麼,比如摘一片葉子直接沖泡,或者摘一片葉子在陽光下萎蔫之後再沖泡,或使用各種處理技術製作烏龍茶,這是中等處理的,然後紅茶則是高度處理的。
但這是一個全譜,玩起來非常有趣。
你是直接把它們放到熱水裡,還是放進像金屬茶篩這種的東西裡?
對於大多數茶來說,首先需要把它們晾乾。
嗯哼。
但當我泡茶的時候,就是把葉子放進壺裡,然後倒出茶來。
我會做小壺,這樣我可以嘗試很多不同的東西。
你怎麼乾燥它們?
這是另一個變數。
你可以讓它們自然晾乾。
可以—
就放在櫃台上?
是的。
是的。
因為我住在舊金山,所以這裡不太暖和。
所以它們在櫃台上乾燥需要一段時間。
但你也可以—I會把它們放進烤麵包機裡。
我是把它們烘乾。
很多中國綠茶甚至是用炒鍋乾燥的。
所以我會這樣做。
你在鍋中加熱它們。
是的。
是的。
烤麵包機。
是的。
有個人對巴西葉茶很著迷。
從小我就開始喝巴西葉茶。
如大家所知,我非常非常喜愛它。
對此我感到著迷。
那麼這些植物佔據多大空間?
這真的完全取決於情況。
我最初購買的時候高度大約是四分之一米,不完全是幼苗,因為它們是灌木,所以它們很快就變得木質化。
它們更堅固。
什麼是木質化?
抱歉。
像樹一樣。
好的。
是的。
穩固,基礎堅固。
哦,像配位體。
好的。
是的。
木質化。
是的。
所以活在當今這個時代的一個有趣之處是,以前很難獲得這些植物,但現在非常容易。
你上網,可以找到很多不同來源,並且有很多不同的成熟度。
但是從茶樹製作茶的事情是,你所做的就是摘下新的芽。
這是用來製作茶的。
不是舊的葉子,而是最新的葉子,它們是代謝活躍的,裡面含有最有趣的成分,這對我們來說玩起來最有趣。
所以你實際上不希望從小植物中製作茶。
你希望讓它們長得更大。
然後你就可以從那以後控制它們的大小。
他們通常在陰影下生長以獲取風味。因此,在陰影中種植它們實際上是可以的。你不必在窗台上找一個陽光充足的地方,儘管在陽光下生長會更快。但陰影下生長的茶其實更受青睞。另外,它們是茶花的一個品種。所以,他們其實不會太挑剔。他們需要酸性的土壤。除此之外,種植起來非常簡單。我已經擁有我的茶樹將近20年了。從樹上製作茶其實是一個很好的方法來控制它們的生長。你知道,否則它們會佔據整個院子。真是驚人。這叫做茶葉占卜嗎?你也會做這個嗎?讀取茶葉?我只是在開玩笑。茶葉占卜可能永遠不會出現在這個播客上。我這麼說可能會讓一些人生氣。我並不相信茶葉的讀取能夠顯示出太多東西。是的。好的。我很高興我們在這方面是一致的。只要我們在探索廚房中長期存在的傳說是否反映一些實際的化學原理,正如鮮味或法國人最後吃沙拉的情況一樣。有這種觀點認為你不應該在一頓飯的結尾喝茶。這是真的嗎?或者說這是否會以某種方式使你胃中的食物變硬?還是這完全是,呃,這完全是胡說八道?聽起來我覺得這完全是胡說。太好了。因為我喜歡在一頓飯結束時喝茶。我飯後喜歡喝洋甘菊茶。對於草本茶尤其如此,因為我可以編造一個故事,講述茶中的酚類化合物在你的胃裡交聯某些東西,因為多酚確實會那樣做,但我無法想像這會產生什麼影響。那么多酚交聯蛋白質嗎?是的。對於那些不熟悉的人來說,交聯蛋白質是一種改變其結構的方式,通常會使其變得更堅固。在實驗室裡,當我們使用固定劑,如甲醛或聚甲醛時,我們是在拿一塊非常柔軟的腦組織切片,這非常柔韌,你需要使其不再那麼柔韌,這樣你才能操作它。因此,你把它放進聚甲醛、甲醛或戊二醛中。所有這些東西都會產生所謂的位移基。這樣說對嗎?是的。好的。我的化學知識回憶起來了,它們交聯蛋白質,這樣你就能像拿一塊非常薄的片一樣提起它。我不想對我胃裡的食物這麼做。對吧。但如今我們聽說多酚是最了不起的東西。那么,多酚到底是怎麼回事?我們應該將它們與蛋白質分開食用嗎?是的,我不這麼認為,因為多酚之所以進行交聯的原因是它們具有反應性,這意味著你把它們與幾乎任何其他東西混合,它們都會被綁定,然後你會吞下它們,它們會到達你的下消化道。然後它們可能會被釋放,因為與它們結合的東西被消化等等。但這並不一定是壞事。事實上,這可能是好事。所以,關於多酚在早期過程中的事情,如果你想想,例如,如果你把牛奶和一些葡萄酒混合在一起,讓它靜置,它會凝結,這是因為多酚正在交聯牛奶蛋白質。因此,這正是我們體內發生的情況。數年前,有一種半流行的飲食,這是在90年代初,主張你不應該將碳水化合物和蛋白質結合,而是應該分開食用。我還聽說過你希望在飯前或飯外吃水果,而不是飯後,因為這可能會讓你消化不良。我相信在消費方面,人們有非常大的差異。其實我就是這樣的人。如果我有胃痛,那意味著有很嚴重的問題。是的。我能吃所有東西,除了金屬屑,我的胃也不會疼。我不會頭痛或胃痛。我會有其他問題,但我不會有那種。某些人對食物組合非常敏感。他們很容易就會胃痛。所以,無論對不同食物的敏感程度如何,是否有一些食物在你有消化問題的情況下,分開食用會更合理呢,像是腹脹,或者只是在肚子裡咕嚕聲,這樣的情況或更糟糕的情況?是的。所以,我的理解是,首先,我確信我們在過去150年裡已經經歷過這些理論的所有可能變化,現在沒有一種被認為是答案。因此,對我來說,這表示對於這類問題並不存在“答案”,而且它確實取決於個體生理以及他們能容忍但對於自己的特定原因。因此,我不認為有任何原則可以幫助你選擇結合或不結合食物,這會對你的健康有影響。另外,我們每天能吃很多不同的東西,所以,我認為很難確定任何具體的關係。即使它們確實存在,它們可能只對某些子群體存在,而不適用於整體。因此,對我來說,聽到的消息是,你必須找出什麼對你有效。你似乎不相信根據任何特定科學制定的某一特定營養計劃或飲食,但你似乎偏向於某些飲食(缺乏更好的詞語)對不同的人會有更好的效果的觀點。
是的,我想我會這麼說,這的確取決於每個人。我不太確定我是否會完全認同“最佳飲食”這個概念,因為,除非所謂的最佳飲食包含了極其多樣的食物,這在某種程度上有點違背最佳的定義,因為最佳的飲食往往是專注於某一特定的方法,而非持續嘗試各種不同的食物。
所以,是的,我認為我們實際上還不夠了解,無法下定論。我們談論著那永遠有爭議的洋蔥和大蒜。洋蔥和大蒜的化學成分非常多樣,尤其是洋蔥引起的流淚現象。那麼,洋蔥引起流淚的原因是什麼,我們怎麼減輕這種情況呢?
這一類植物屬於葱科,洋蔥和大蒜是近親。它們用來防衛自己不被潛在的食草動物吃掉,而它們並不是水果,實際上是根或類似根的結構,旨在繁衍下一代。因此,對於植物本身來說,這非常重要。它們使用的防衛機制是含有硫的分子,在完整的根系中是惰性的。但當組織被破壞時,酶開始工作,這些前體分子會產生一種化學防衛機制的“炮彈”。這些“炮彈”一旦打開,就會產生一些能夠在空氣中揮發的分子。這些分子是揮發性的,我們不需要實際接觸洋蔥,這些分子就會向我們飄來,讓我們感到不適。
因此,這些分子具備揮發性意味著我們可以通過幾種方法來保護自己。你可以戴上護目鏡,這可以防止揮發性分子到達你的眼睛。你可以在切洋蔥時不斷用水沖洗,因為切洋蔥的表面會產生這些分子。如果偶爾沖洗那些表面,揮發物會消失,這樣就不會對你造成太大的困擾。你還可以選擇一些不辣的洋蔥品種,例如著名的茂宜洋蔥(Maui onions),這些品種沒有產生那些硫分子,因此不會刺激我們。
這讓我想起我們在史丹佛的同事肖恩·麥基博士,他負責疼痛科學部。當他上這個播客時,他提到,儘管他在醫學上接受了許多年的傳統訓練,並認為很多人所報告的腸道問題可能是心理生理因素,他卻曾經在生命中的某個時刻親身經歷過強烈的腸痛,並不知道原因是什麼。而這似乎是在吃某些餐點後發生的,而不是其他餐點。他進行了必要的自我實驗,最終確定是洋蔥導致了他嚴重的胃部問題和疼痛。是因為進食洋蔥所引發的組織胺反應,這些小分子會引起炎症。
因此,這在某種程度上轉化為這個觀念:當人們談論對某些食物的負面體驗時:他們並不是隨便編造,這很可能是他們有某種食物敏感性。我認為現在所謂的傳統醫學的領域開始對這一點變得更加開放。聽到你剛才所描述的,像洋蔥中釋放的這些戰鬥分子刺激著負面反應,這正是它們的設計目的,讓那些會食用它們的動物產生厭惡的反應。而我們卻在食用這些東西。最初認為這對某些人是有害的觀點對於傳統醫學界來說看來是令人震驚的,但現在全球疼痛醫學的領軍專家之一就說,嘿,進食洋蔥所產生的組織胺對有腸道問題的人來說有時會是個問題,並不是所有人都如此。
所以,我認為這是一個食物化學、個體經驗以及醫學發展之間有趣的交集。這並不瘋狂,這些都是從食物中釋放出來的化學物質。對,這是有道理的。確實,也許最顯著的負面化學物質的例子就是辣椒中的辣椒素。熱辣椒之所以辛辣,是因為它們含有一種特定的分子,旨在讓動物產生厭惡感,這樣它們就不會在種子未能散播之前啃食那些水果。值得注意的是,植物依賴的動物進行種子傳播的是鳥類,而鳥類對辣椒素毫無反應。
真的嗎?是的,這是一種專門針對像我們這樣的哺乳動物而設計的分子,目的是讓我們不去碰那些水果。有些人可以耐受非常高濃度的辣椒素,而另一些人則非常敏感,幾乎無法忍受。因此,這整個情況是更大範圍的自然界給我們提供食物素材,我們與這些素材之間的協商,努力讓我們能夠享受它們並得到滋養。
我想稍後再深入探索辣味,但是否有數據顯示,嗯,人在某些方面的基因差異,例如,嗯,我想辣椒素受體是物質P受體,嗯,或類似的東西,或者是甜味受體或鮮味受體,這可能無法預測,但可以部分解釋為什麼有些人會對辣味感到厭惡,而另一些人則追求辣味,以及為什麼某些食物對某些人而言可能品嚐起來不好,甚至會引起他們的腸胃問題,或類似的問題。
所以,這方面研究最多的,嗯,是味道而非嗅覺。嗅覺困難的原因是有如此多不同的受體和成千上萬的、嗯、氣味,但味道相對較為局限。並且,有所謂的「超味者」。我相信這最終與基因有關,但這類人的定義最初是通過簡單地計算舌頭上的味蕾來進行的。
他們有一個特定的區域可以觀察,並且給味蕾染色,然後在數千不同的人身上進行計數。他們發現,正如你所期待的,有些人在某個區域的味蕾非常少,而其他人在那裡的味蕾則擁擠到幾乎無法計數。哇。這就是高畫素密度和低畫素密度。有些人擁有iPhone一代,有些人擁有我們現在的某個版本,比如16或13等,的密度。哇。對。
所以這顯然會影響你對任何放進嘴裡的東西的體驗。他們的研究者給那些擁有最高密度的、嗯、受體的人起了個名字叫做超味者。這是可惜的,因為這個術語確實有一些不應該存在的含義。只是某些人擁有很多味覺受體,而其他人則不多。好吧,我想問題是,那些擁有更高密度味覺受體的人是否擁有更好的味覺辨別能力?他們能否在甜味的維度上區分出兩種食物或飲品,而低密度受體的人卻做不到?
這真是一個好問題。嗯,我並不確切知道答案,但我知道的是,嗯,你會認為超味者聽起來很棒。這是我想要的,能品嚐得更多。事實上,超味者對苦味和酸味特別敏感,以至於,他們覺得其他人喜歡的食物只是因為感覺太過壓倒而感到厭惡。
因此,我曾在舊金山的法國烹飪學院教授課程,該學院已不再存在。我們課程中經常有廚師和普通人一起參加。我們會進行品嚐測試,以作為計算味蕾數目的替代方法。我們可以給人們提供一種在已知濃度下的非常苦的物質,放在一小片過濾紙上,然後要求人們評價,這個味道是極其苦、稍微苦還是什麼,苦。
廚師們如果沒有打出超味者的分數總是會感到不滿,因為“超”意味著你是個很棒的品嚐者。但是,與他們交談後你會發現,嗯,對廚師來說,與顧客的口味偏好相匹配常常是很困難的。而其中一個原因是,如果你是一個超味者作為廚師,那麼你會調低各種口味,而對於普通的品嚐者來說,可能會讓食物的味道顯得平淡無味。
所以,嗯,這並不是一種對或錯的狀態,但如果你是食品界的專業人士,你需要知道你是什麼樣的口味,還有如何在必要時進行補償。我想快速休息一下,並感謝我們的贊助商。去年,我成為了function的會員,尋找最全面的實驗室測試方法。function提供超過100項先進的實驗室測試,為你提供整個身體健康的重要快照。這個快照提供了你的心臟健康、荷爾蒙健康、免疫功能、營養水平等方面的見解。
他們最近還增加了毒素的測試,比如來自有害塑料的BPA暴露和PFAS或永久化學物質的測試。function不僅提供超過100項與你的身體和心理健康密切相關的生物標記的測試,還會分析這些結果,並提供來自相關領域頂尖醫生的見解。例如,在我首次與function進行的測試中,我發現我的血液中有較高的汞水平。function不僅幫助我檢測出這一點,還提供了如何降低我的汞水平的見解,包括限制我食用金槍魚的量。我之前吃了很多金槍魚,同時也在努力多吃一些綠葉蔬菜,並補充NAC和乙醯半胱氨酸,這兩者都可以支持谷胱甘肽的生成和排毒。我應該說,通過第二次function測試,這個方法有效。全面的血液檢測至關重要。有許多與你的心理和身體健康相關的事情只有在血液檢測中才能被發現。問題是血液檢測一直非常昂貴和複雜。相對來說,我對function的簡便性和價格感到非常驚豔。它非常實惠。因此,我決定加入他們的科學顧問委員會,並為他們贊助播客感到興奮。如果你想試試function,可以訪問functionhealth.com/huberman。function目前有超過250,000人的等候名單,但他們為Huberman播客的聽眾提供優先訪問。再次重申,請訪問functionhealth.com/huberman以便提前訪問function。
你會給水果加鹽嗎?
幾年前,有一股為水果加鹽的潮流。
還記得嗎?
我嘗試過。
我愛水果。
我也愛鹽。
我對給水果加鹽不是很感冒,但我不想立即就否定它。
這樣做對水果會有什麼有趣的效果,讓我想再嘗試一下嗎?
嗯,我認為這完全是個人偏好。
我奶奶會給她的葡萄柚加鹽。
哦,對。
哦,不,我們小時候都是在葡萄柚上撒糖。
對對。
蔗糖。
好的。
所以她會給自己的葡萄柚加鹽。現在我們知道,鹽和苦味其實是兩種對立的感覺,增加鹽的用量可以減少苦味的感受。
所以她在不加糖的情況下減少了苦味,這對她來說很重要。她在早上的茶裡使用了當時的人工甜味劑。
這很有趣。
我知道有些人會在咖啡裡放一點點鹽,以便減少苦味,這樣說是他們的說法。
這是有道理的。
嗯,嗯。
根據化學原理,苦味和鹽味之間有相互的影響。
是的。
神經系統中的幾乎所有東西都是這樣的推拉作用。
對,還有酒類也是如此。
有些人會在啤酒裡加一小撮鹽。
我唯一喜歡喝啤酒的地方是在慕尼黑,那裡的啤酒,哦,也許是它們提供的炸肉排,我就是喜歡那種東西。
但他們會過來幫你加熱,讓你的啤酒達到室溫,這完全改變了口味。
那裡的啤酒氣泡很小。
對我來說,味道稍微甜一些。
我問過他們,對於他們來說,喝冷啤酒的想法簡直不可思議。
我想告訴美國人,應該把他們的蘋果派上面放意大利麵,簡直瘋狂。
我們來談談酒精,雖然我不是一個喝酒的人。
我知道有些人喜歡喝點紅酒、烈酒或啤酒,我想只要人們不成癮,而且都達到法定年齡,像,少量的消費可能是可以的。
自不飲酒為最好。
不過我們來談談酒和啤酒。
這方面的簡短歷史是什麼?
人們什麼時候開始發酵水果和啤酒花,以及這整個產生可以攝取“毒藥”的事業?
因為它好喝,讓人稍微醉意。
這是怎麼回事?
其實這個領域,每年都有新的發現,因為人們,尤其是考古學家,正在推遲時間日期,並找到這方面的證據。
現在技術能檢測到罐子的殘留物,這真是驚人。
但我的猜測是,歷史學家對此有爭議,我們自古以來就享用酒精,甚至在成為智人的時候就已經開始了。
真的嗎?
是的。
事實上,當你觀察猿類時,會發現它們會去尋找發酵的水果並享用它們。
你知道,會尋找並挑選這些水果,而不是其他水果。
我打賭,雖然我沒有跟踪這方面的文獻,但我打賭肯定有一些行為研究表明攝取這些水果是否會影響它們的協調能力。
我敢打賭有這樣的研究。
所以,我們在成為智人之前就已經享用酒精了。
在考古記錄中,日期已經推回到農業的最早起始。
在許多不同的地方,比如中國和中東,這都是一個吸引人的可能性,可能最初是因為,收集了一堆水果,並沒有立即吃掉,然後開始聞起來有趣,你就試試,結果發現了其效果。
人類挑戰其他人類去嘗試新事物。
這也是我認為巧克力被發現的方式,或者巧克力的可能性。
可可豆是水果中的種子。
現在的看法是,收集水果是為了獲得水果,而那些大型的種子則被隨便放在火堆旁。
果殘留物在種子上還是有的,這些殘留物會發酵。
這就是製作巧克力的第一步。
至於酒精,正如你所提到的,酒精的歷史很長。
我聽說過,儘管對不同葡萄酒的關注和消費花費如此繁重,根據酒的品牌、標籤、年份,以及那年葡萄的品質,還有氣候和土壤,這一切都影響到酒。
這是個龐大的產業。
不過,偶爾會有研究發表,會進行盲測,一些經驗豐富的葡萄酒飲用者不能區分最優質的葡萄酒和一些更不重要、更便宜的葡萄酒。
這似乎總會讓所有人驚慌失措幾週,然後每個人又會按照收入和自認為更好酒的標準繼續分配自己的酒。
這是一個對人類心理的奇妙探索。
如果這是真的,這些專業的葡萄酒愛好者不能識別出20美元的葡萄酒和2000美元的葡萄酒,然而他們卻堅持回到偏好購買和消費更貴的葡萄酒的做法,假設他們有能力,這對人類和我們如何給事物定價有意味。
但我想知道,從味道的角度來看,貴的葡萄酒真的更好嗎?
另外,從一個新手和一個專家酒飲者的視角看,這事情是怎樣的呢?
嗯,這個問題,我認為非常複雜,以各種有趣的方式。
我認為,首先,人們確實有過將紅酒、昂貴的紅酒與經過染色的白酒一起品飲,並請專家來評價和評論這些酒的情況,而專家們卻被食品著色劑所愚弄。所以我認為,這在很大程度上,起初是關於我們在品嚐某樣東西時的期待。如果我們有期待,那麼這些期待將會影響我們的感知。神經生物學家戈登·謝潑德(Gordon Shepard)有幾本精彩的書正是探討這些主題。因此,這是一個複雜的循環。我們有期待,我們品嚐某樣東西,期待影響了我們對所體驗內容和我們從經驗得到的結論的看法,這並不是對酒的貶低,而是作為感官生物的我們不完美本質的事實。至於酒本身,以及不同酒廠、地點、氣候、釀酒過程中的處理等產生的各種變化,如果用心去做,我們可以訓練自己注意微小的差異,就像我們能訓練自己注意其他各種事物中的微小差異一樣。例如,藝術鑑賞是一種了解藝術歷史和材料等方面的知識。這些都影響了我們的判斷,當我們在討論一種酒是否比另一種酒更好時,這就是一種判斷。我認為,了解某一特定材料越多,無論是想要欣賞還是想要貶低,都是有幫助的。而葡萄酒正是一種迷人的材料。它是由世界各地的不同葡萄以不同方式每年釀造出來的,無論是哪些人物製作。根據所有這些不同的因素,它們的味道也有所不同。如果你對這些區別感興趣,並且從品嚐中獲得快樂,說“啊,對,這個葡萄園的暖季年份,味道比我在酒窖裡的另一瓶酒要成熟”,那很好。這意味著你正在充分利用你的人類能力。如果你只是為了喝而喝,那就沒那麼多意義了。所以我認為這不僅取決於產品,也取決於消費者。就像生活中的許多領域,聽起來像是,好奇心能促進你與某事之間更深層次和更美好的關係。本播客的一位嘉賓,他本人是一名喜劇演員,正好說了你所說的。他說的意思正是,你越了解某件事——無論是一部電影的製作過程、視覺藝術還是一首歌曲——你就越能欣賞它,唯一的例外是喜劇。你要麼覺得某事好笑,要麼不覺得。你可以了解那位喜劇演員所經歷的過程。你可以了解背景。但如果對你來說它不好笑,那就不會變得好笑。所以這似乎是各種體驗中獨特的例外。不過,儘管我們當時在談論食物,我想他會完全同意你在這一點上的看法。這也是我下一個問題的完美過渡,那就是關於起司的問題。當你走進丹麥或北歐的一家起司店時,你會感到喜悅還是感到不知所措?因為對於那些有過這種經驗的人來說,他們知道這是十分強烈的。是的,實際上這是我最喜歡的事情之一。這是在我們家住在法國時學會喜歡的東西。我去法國一年,決定,“你知道,法國人製作很多起司,我應該學習一些關於這的知識。”我去到我們住的小村庄的一個農貿市場的小拖車,並用我那拗口的法語說:“我想學習關於起司的知識。”我得到了一個大約10分鐘的講座,講述美國人怎麼永遠無法正確欣賞起司。然後,我過上了一年美好的時光,每週跟這位賣起司的人學習。她自己並沒有製作她所賣的大多數起司,但她會售賣當季的合適起司。無論如何,我學到了很多,愛上了起司的多樣性,從基本上相同的材料開始。或許兩三種不同的動物、幾種不同的牛奶,但從相同乏味的材料開始,最終能產生如此巨大的風味變化,我認為這是對人類創造力的一種致敬,能夠產生這樣的多樣性。起司自人類製造和消費以來已經有多久了?顯然,自動化動物很早之前,或許甚至在動物完全馴化之前就已經開始了。所以我們在談論的時間大約是7000到8000年前,這是關於乳製品的,很大程度上可以追溯到中亞地區。可以談談起司的化學和發酵過程嗎?當然可以。首先,對特定起司的問題,如果從網上查詢(這當然是一件危險的事情),如果你在尋找真正的信息,你必須非常有辨別力。有這樣一個觀點,特定的某些起司,尤其是帕爾馬起司,富含氨基酸酪氨酸,以至於它們能提供一種輕微的愉悅感,因為酪氨酸是多巴胺的氨基酸前體。當然,有可能人們只是單純喜歡這個味道,或是兩者都有。是的,某種程度上是有道理的。
關於起司的化學和經驗,有什麼樣的了解呢?
嗯,嗯,所以,比起牛奶,起司更有趣的地方在於,微生物已經在它裡面和表面生存了數週、數月甚至數年,並慢慢分解蛋白質和脂肪,產生我們之前談到的這些有風味的小分子。
這些小分子,嗯,讓我們感受到味道和嗅覺的感受。
這個過程持續得越久,大多數情況下,這些分解產物就越多,風味也就越豐富和多樣化。
當然,你有時可以非常快速地得到強烈風味的起司,例如卡門貝爾(Camembert),這種起司在製作過程中基本上促使變化非常迅速地發生。
但如果你稍微減緩這個過程,讓它持續更久,最終會得到更加多樣化的一系列分子。
以巴馬乾酪(Parmesan)為例,那些在兩到三年老的起司中出現的結晶,嗯,它們是脆的,這也是正宗的標誌。
你知道的,這種起司實際上已經有那麼久了,而它值得你支付雙倍於年輕版本的價格。
這些結晶通常是酪氨酸或其他氨基酸衍生物,嗯,這些都是從蛋白鏈中分解出來的。
因為起司慢慢地脫水,嗯,它們變得不溶於水並開始結晶化。
所以這就是為什麼它們是老化過程以及老化時間的標誌。
不過,關於這一點,對我來說最大的一個問號是,酪氨酸已經存在於蛋白中。
那麼,讓它結晶出來是否在某種程度上使它更立即能被我們吸收呢?
你知道,我們現在不再需要消化蛋白。
它就像一進入我們的嘴裡就立刻作用於我們。
也許這與人們報告的效果有些關聯。
當煙味加入起司時,這是通過實際的煙熏過程嗎?
是的。
如果它是真的煙熏的話?
是的,如果是真的。
這些起司是在一個有東西在冒煙的房間裡保存的。
這在古老的日子裡是經常發生的,今天在某種程度上仍然如此,就像 curing 火腿一樣,昆蟲會想要享受這些非常豐富的營養物質。
所以你必須驅趕它們,煙燻是一個好的方法。
啊,這很有道理。
所以為了保護食物不受昆蟲侵擾,你將房間充滿煙,然後你就能得到有煙味的食物。
是的。
然後你告訴人們它的味道很好。
我不喜歡煙味。
我不知道為什麼。
嗯,是的。
也許因為大多數煙味聽起來都像化學味道。
它不是真的煙的味道。
它像是從石膏板和一些泡沫塑料混合產生的煙味。
這不是我所認為的那種真正自然的有機風味。
它聽起來像化學味道。
是的。
是的。
不,我完全明白你的意思。
而且我也認為大多數煙燻食品都是過度煙燻的,你知道,這使得這成為食物唯一的味道,而不是作為一種背景味道。
那麼,關於波本威士忌,為什麼有人會對煙燻波本感到興奮呢?
這是,嗯,為什麼你會這樣做?
因為我無法想像昆蟲會進入。
好吧,昆蟲喜歡發酵,對吧?對嗎?
是的。
實際上,吸引昆蟲到你的野餐的好方法之一就是有醋。
他們喜歡。
是的,醋的味道。
是的。
所以在釀造的酒桶的情況下,據我所知,這完全是文化上的事情,知道嗎,為了製作酒桶,你必須加熱它們以使木材變得柔韌。
可能在製作酒桶的過程中,有人發現如果你讓它幾秒鐘失控燃燒,那麼從十年後來看這可能不是壞事。
所以,嗯,這顯然不是酒精風味的必要元素。
還有許多,例如,嗯,威士忌可能被宣傳成是在使用過的雪莉桶中陳年。
所以你不會得到新建酒桶所帶來的烘烤風味。
所以我認為這是一個品味問題,也是這種風味被融入到食物或飲品中的技術問題。
在發酵這個主題上,我們的同事, 我假設你提到我們許多同事,但我們在斯坦福大學有許多出色的同事,如賈斯汀·索南伯格(Justin Sonnenberg),公平地說,他的妻子艾瑞卡也對這項工作做出了關鍵貢獻,他們發現每天消耗低糖的發酵食品可以降低發炎標記,甚至比增加纖維攝入量更有效,這本身就很有趣。
你對發酵、化學以及作為人類實踐的發酵有什麼了解呢?嗯,對於健康益處,當然,也對於味道,但就作為一件事情,發酵是一個相當狂野的事情,我們居然會這麼做。
是的。
是的。
嗯,所以我,嗯,我的感覺是,這個過程開始於,我們之前談到的,有關酒精的討論,最初只是基於觀察。
你,有些水果過熟了,靜靜地放在地上,待久了它們開始發出不同的氣味,看起來也不同,會起泡,這各種各樣的現象。
這真的很有趣。
所以,嗯,我的感受是,發酵幾乎被地球上每一個人口所發現,包括北極,在那裡你可能會認為事情需要一段時間才能發展。但事實上,翻譯成英文的「臭魚」在因紐特地區被認為是最珍貴的食物之一。他們是如何準備這種臭魚的呢?基本上就是讓它靜置。所以發酵的一個吸引之處就是你不需要做很多事情。你只需要捕捉食材,無論它是什麼,然後,嗯,把它放在某種容器裡。有些臭魚只是通過挖一個坑,把它埋起來並蓋上來製作的。然後這些食物還有一種品鑑文化。實際上,回去閱讀探險家對這些地區的描述是非常有趣的。當地人,嗯,試圖以最大的熱情款待他們,提供一些他們甚至無法靠近的食物,例如,嗯,鮭魚卵,這是另一個例子,極受珍視,但必須經過發酵。所以,這就是魚子醬。對。對。魚子醬。是地球上最昂貴的食物之一。正是如此。正是如此。而且不僅僅是出於某種表面的原因。我的意思是,魚子醬的 Omega-3 含量簡直驚人,還有其他微量營養素,使得這些通常是鱘魚卵,對吧?是的。對。對。生產幾乎在20年前就幾乎消失,但現在因為人們開始養殖這些魚,這些魚曾經瀕臨絕種,現在他們正試圖在各地養殖,並嘗試來自不同物種的魚子醬,這些物種之前從未被嘗試過。所以,這實際上是我想說的關於當今發酵的一部分,一旦地球上曾經孤立的人群開始彼此交流,分享專業知識和對這些材料的了解,這當然在過去20年中發生得非常巨大,本地傳統的做法現在不僅擴展到世界其他地方,還使人們開始思考,如果你可以用這種原材料進行這種發酵,那使用不同的原材料可以怎麼做呢?所以,嗯,你知道,味噌傳統上是用大豆製作的。現在它在北歐的豌豆中被製作,然後還有更多的例子,嗯,我覺得這同時非常難以跟上,但也非常令人興奮,因為這意味著我們現在看到傳統的食材怎樣被微生物的作用改變。我們對這些微生物有了解,但僅限於非常特殊的背景。因此,我認為接下來的幾十年將會帶來各種新的食物,這些食物起初可能會讓人感到奇怪,甚至令人不快,因為它們是新的,但它們也將成為這個時代的味噌、醬油、啤酒和葡萄酒等的版本。所以,前方會有令人興奮的時代。我們常常忘記我們仍在進化,尤其是當我們聽到世界的各種問題時,我們忘記了我們仍然在進化,而且圍繞食物和飲料的一些技術不僅僅是在創造更不健康的版本,正如你所指出的,它們還在創造新的資訊混合,新的實際食物混合。這並不僅僅是回到古老的方式。你知道,這樣的對話,如減少食品攝入,仔細咀嚼並欣賞,以及考慮食品的準備,而不僅僅是從包裝中吃東西。人們希望,嗯,我認為如果有一件事是素食者、素食者、雜食者和肉食者都同意的,那就是減少加工食品的攝入對健康更好。這是他們似乎都同意的唯一一件事。嗯,我有一個關於你的問題。實際上,我有幾個關於你的問題,那就是什麼驅使你探索食物和化學。我是說,你對所有這一切採取了非常不同的方式。我應該指出,你在加州理工學院的原始訓練是在天文學。然後你轉向另一個領域,最後你來到了這個食物科學/化學的領域。你知道很多關於詩的知識。所以,嗯,我想我從來沒有遇到過具有這樣背景的人。顯然,你是一個獨一無二的案例,正如我們所說,究竟是什麼讓你走進這整個領域?而且,更重要的是,什麼驅動著你?就像,對你來說,興趣的本質是什麼?對,這最後一個問題非常好。我得在回答第一部分時思考一下。所以是的,我的開始是對科學和特別是天文學的熱愛,你知道,建造了一架望遠鏡。我,嗯,每當獅子座在空中出現時,我仍然仰望。嗯,我去了加州理工學院學習天文學,但在那裡待了幾年後,我決定物理對我來說並不足以驅動我繼續前進。對我來說,那時的物理變得相當複雜。所以我決定,你知道,我仍然熱愛仰望星空,但也許我不會學習天文學。我然後四處尋找其他的事情,而人們,我總是熱愛人文學科,特別是詩和小說。實際上,我本來打算轉學到斯坦福大學。然後加州理工的文學教授們說服我留下來。
他們說,你可以和我們在一起,挑選你喜歡的科學,因為你不必再接受那麼多的知識,我們會幫你安排在亨廷頓圖書館(Huntington Library)的辦公桌,那裡是一個研究圖書館,我們將提供指導,照顧你。事情就是如此發展。這是一段非常棒的教育,仍然包括了充足的科學,但這一切都是在我的條件下進行的,而不是按照學科的要求。然後我去研究所學習文學,因為我受到了加州理工學院(Caltech)老師的啟發。在那裡完成了以約翰·濟慈(John Keats)詩歌為主題的學位,之後卻找不到教學的工作。於是,我在加州理工學院和研究所的導師們建議我,因為我有科學背景,應該利用這一點。長話短說,在與朋友們的晚餐桌上喝酒時,有一個問題出現了,為什麼豆子會讓你胀氣?我們都笑了。我也笑了,然後我去圖書館查詢,找到了答案。回來後,我告訴了我的朋友們,我們開心地大笑。隨後我想,也許人們對食物感興趣,而這是一個有趣的食物知識,大多數人都不知道。也許我可以做這樣的事。因此,我開始更深入地研究這個話題。此時,來自紐約某出版社的某位偵查員的女友也在同一團體中,她向他報告了此事。他向出版社報告。出版社突然打來電話說,我們聽說你正在寫一本關於食物科學的書。從那一刻起,我開始寫一本關於食物科學的書。你說,是的,我在寫。那麼,為什麼豆子會讓我們脹氣呢?浸泡它們在水中煮之前是否真的能減少這種不良影響?結果顯示,答案是由NASA的科學家們發現的。如果你想想NASA在七十年代的任務,你就能理解他們為什麼會想要控制這種情況。因此,豆子除了含有澱粉和糖以外,還含有一種中等大小的碳水化合物,這些碳水化合物是我們的身體沒有酶來分解成糖的。因此,我們能夠處理澱粉,但無法處理這些中等大小的分子。它們因此進入了我們的腸道,並不變化。我們的腸道裡有很多微生物樂於見到這些分子,並將它們消化。在這個過程中,它們會產生二氧化碳和氫氣,這就是我們體驗到的情況。解決辦法是,浸泡豆子是有用的。這會浸出一些小且可溶於水的分子。而更有效的方法是,將浸泡過的水煮沸,然後倒掉這些水,這樣會去除更多的這些分子。但是我還要提到的是,這些被稱為寡糖的分子,現在我們重視的是我們腸道下部的生命,這些生物實際上是這些分子所滋養的。因此,已有證據顯示,你的身體可以適應。是的,在第一次或第二次吃豆子或小扁豆或其他類似食物時,可能會感到不適,但如果你經常吃這些食物,你的身體會逐漸適應,而不會產生不適。這似乎是一個重複的主題,即我們越是吃某些食物,我們的腸道微生物群就越能適應這些食物。我認為我們對腸道微生物群的理解才剛剛開始,但這只是其中一個關鍵角色。那么,你是否刻意攝取發酵食品?考慮到你對微生物群的了解,你最喜愛的發酵食品或飲料是什麼?是的,我學會了喜歡泡菜(kimchi)。這最初並不是我尋求的食物,但我真的很喜歡它。而且,這可能是我唯一會尋找的特殊發酵食品。我喜歡水果、蔬菜和豆類,食用很多這些東西,並且大致認為那裡的事情會自行解決。但是,泡菜是我喜歡的東西。嗯,我還沒有完全接受泡菜。因為幾年前,我把它帶進了我在聖地亞哥的實驗室,整個實驗室的人都抱怨,只有一個人,我的韓國學生,確實喜歡它。所以我認為某些食物的接受度是生命早期所培養的。我原本想問的問題是,你認為當小孩子特別不想吃花椰菜或某些食物時,這是否反映出他們的化學中有一些重要的真的反感?是的,對。所以我的看法是,文獻上可能並不明確,但根據我有幾個孩子經歷過這件事並進行思考,我認為正發生的事是孩子們的味覺和嗅覺敏感度增強。早期的發展階段,他們是雜食類的,會把任何東西放進嘴裡。但在某個時候,他們會變得保守很多,也會對細微的變化變得更加敏感,比如花椰菜的硫味等等。但是我認為這也是暫時性的,你可以與之合作。在我們孩子的情況中,我們每天都會準備平常的晚餐,我們會告訴孩子們,你們可以隨意吃我們的食物,無論多或少,但這就是我們的晚餐。而有一種食物是我兒子和女兒都無法忍受的。
我們最後決定,好的,這件事情根本就不考慮了。你不需要擔心這個。那是,嗯,藜麥葉。哇。呃,我當時在花園裡種這些,因為,你知道,我在努力學習所有東西,它們挺有趣的。嗯,但它們有一種非常特別的質地,正是這種質地讓他們感到嘔吐,我不想讓他們經歷這種情況。因此,這是公平的。所以這不僅僅是說,我不喜歡這個。實際上,他們在嘗試。如果沒有這個,依然可以在生活中繁榮,嗯,根本就不需要吃藜麥葉。是不是有些人喜歡香菜,而有些人厭惡香菜,因為他們在香菜中品嚐到不同的味道?就像對某些人來說,香菜的體驗在根本上與其他人不同。我喜歡香菜。我父親,他,厭惡香菜。是的,是的,是的。所以香菜真的是一個有趣的案例。而且,嗯,這也是蒙奈化學感官中心的一系列研究的主題。嗯,他們除了進行各種其他研究,會去當地的縣博覽會,首先詢問那些是否看到了雙胞胎的參加者,如果看到雙胞胎,他們會把雙胞胎帶到攤位,讓他們都嘗試香菜並說出自己的感受。結論是,嗯,香菜含有一些分子,呃,我本來想說構成交叉反應。那不完全是這樣。它們也存在於肥皂中。所以對於很多人來說,視乎他們在生命早期是否對香菜有文化適應,如果他們只是在成年後才接觸到香菜,他們第一反應會是這味道像肥皂。我不想把這個放進我的嘴裡,除非,你知道,當你在某些公司的時候,要隨大流。因此,這種不同反應的基礎很好,但這與這些相同的風味分子在文化上的出現有關,而與物質本身無關。我明白了。所以對於那些不喜歡香菜的人,你可以引用這段討論。我有一位同事在哈佛,嗯,凱瑟琳·杜洛克(Catherine Duloc),她研究嗅覺系統。你可能對凱瑟琳的工作很熟悉。是的,嗯,她是法國人,正如她的姓氏所暗示的那樣。她講述了一個故事,關於她實驗室裡來自不同國家的學生和博士後人員,對微波爆米花的經驗是截然不同的。實驗室裡有些人喜歡微波爆米花的香味,而另一群人則把微波爆米花的香味當作與惡臭的嘔吐相同。她聲稱這是基於這些嗅覺受體的一種變體,這也說明了嗅覺與味覺之間的關係。你知道,沒有人想吃聞起來焚化的東西。是的,是的。一般來說,人們會希望如此。還有哪些其他食物的例子,人們基於某些已知或者幾乎可以肯定是生物的因素而產生分歧,而不是僅僅是,我自小沒吃過這個,或者這似乎很奇怪的呢?一件浮現在腦海中的事情,雖然不完全是這樣,呃,是帕爾馬乾酪,它的主要風味成分是丁酸,這也是使嘔吐物聞起來像嘔吐的主要成分之一。有些人因為這個原因根本無法吃帕爾馬乾酪,而其他人則沒有注意到。還有一些則有點注意到,但還是覺得可以,這是帕爾馬乾酪的一部分。因此,很多事情取決於個體的器官如何經驗食物,以及這種食物通常包含的正常成分。而且,由於,呃,牛奶中尤其富含,嗯,丁酸作為脂肪的成分之一,這就是分解過程產生的東西。謝謝你。我更喜歡帕爾馬乾酪的例子。對我而言,我的最後一個問題是,呃,並不在食物或化學的領域,但,嗯,與詩歌有關。這是一個科學健康的播客,但你在這裡,並且你具備專業知識。所以我想問你,我喜歡詩歌。你對濟慈學到的,在你看來特別有趣的事情是什麼,而這些事情大多數人不知道?然後我會請你建議一個濟慈的入門包,呃,也許命名一首每個人都應該去讀的濟慈詩。我們會放一個連結。但是第一個問題是,呃,你花了相當多的時間研究濟慈並了解他的作品。因此,呃,對於濟慈,我們不會在其他地方學到什麼?是的,是的。呃,我認為有關他發展最重要的事情之一是,呃,他創作這種詩歌的原因,這種詩歌經常,嗯,關心死亡,最終,嗯,是因為他最初的生活是一名醫學生。他在倫敦的蓋伊醫院做醫學生,那裡仍然存在,且有著悠久而驚人的歷史。嗯,他是醫學生,呃,他有一位母親和一位兄弟,他們都因為肺結核去世,而他在他們生病期間照顧過他們。因此,了解這一點,然後閱讀,呃,像《秋天頌》(To Autumn)這樣的詩,我會建議大家閱讀,呃,我認為這給了那首詩一種,呃,欣賞的維度。因為詩中並沒有死亡的描述。這只是一個秋季自然場景的描述,嗯,但那些經歷確實在那裡。而且,知道這一點並閱讀不僅是那首詩,而是很多其他詩,我相信對他來說,嗯,詩歌的創作不僅是要,嗯,安慰他人,還要通過這些創作來探索生活的本質,這是他需要接受的,以便能過上那樣的生活。謝謝你。
我們將去閱讀《秋天》,並且我們將尋找那些在其中的經驗。我想說幾件事,首先,真的非常感謝你們來到這裡,並與我們分享你們的知識。我相信這將改變人們對食物和飲品的體驗方式。如果沒有別的話,我們至少會讓他們多嚼嚼食物,並在每一口之間稍作停頓,以便更深入地體驗食物的樂趣。能在這個播客中談論食物,並不僅僅是從滿足身體和健康利益的角度出發,這真是很高興,事實上,這非常令人耳目一新。這些方面固然重要,但顯然食物還有文化層面和口味層面,它是生活中一大源泉的樂趣。因此,你教會了我們如何從食物中獲得更多樂趣,並及其與歷史和人類進化的聯繫。我是說,裡面有太多的內涵,我們會在下面放上探索食物化學以及其他各種方面的書籍連結。我也想感謝你,因為無論你是否有意,你都是一個很好的榜樣,展現了一個人如何追隨自己的興趣並將其融會貫通。與人討論你的興趣,可以幫助你獲得付費從事自己工作的機會。你知道,人們經常想知道,如何將自己多樣的興趣融合進一個完整的東西,並嘗試像是從這裡穿線到那裡。我的確沒有編造故事,但我所理解的是,僅僅是做自己,保持開放的心態,並在別人提問時回答,這些都讓你能夠將自己的興趣結合起來,以一種非常獨特且深具影響力的方式展現你的職業生涯。你的書被許多人閱讀,而這次對話也將被很多人聽到。所以感謝你。這提醒我們真實地做自己,事物通常會有好的結果,而你也在持續做著偉大的工作。因此,再次感謝你抽空來這裡和我們交談。我打算嘗試一些新的食物。我想我會試試這個茶的做法,我的地方需要一些綠色植物,想到這,我可能會去做。對此我有一些問題,也,非常感謝。我真的很欣賞你所做的工作。
嗯,非常感謝你,Andrew。如果我可以說一句話,關於與那些對生活的細節以及生活的意義感興趣的人交談是多麼的罕見,這讓我特別高興能夠在這裡。我原本認為寫關於食物的書只是一次性的,然後我會寫關於園藝或其他什麼的東西。但我被這個主題所吸引。要找到一個對於維持人類生活至關重要的東西,但同時也能從中獲得樂趣,實在是很難。因此,我深陷其中,至今仍在裡面。
我們很感激你這樣做,因此謝謝你,並感謝你把你在那個兔子洞中所獲得的知識帶到這個世界上。謝謝你。
感謝你參加我與哈羅德·麥基博士的討論。想了解更多他的工作和他的書籍連結,請查看節目記錄。如果你在學習或享受這個播客,請訂閱我們的YouTube頻道。這是一個免費支持我們的好方法。此外,請在Spotify和Apple上點擊跟隨按鈕來跟隨播客,在Spotify和Apple上,你也可以給我們留下最高五顆星的評價,現在你還可以在Spotify和Apple上留下評論。請務必查看節目開頭及整集提到的贊助商,這是支持我們播客的最佳方式。如果你對我有問題,或想對播客、客人或希望我為Huberman實驗室播客考慮的主題發表評論,請將那些放在YouTube的評論區。我有閱讀所有的評論。
對於那些尚未聽說的人,我有一本新書即將發布。這是我的第一本書,書名為《人體的協議和操作手冊》。這是一本我已經花了超過五年時間在撰寫的書,並基於超過30年的研究和經驗。它涵蓋了從睡眠到運動、到壓力控制的各種協議,還有與專注和動力相關的協議,當然,我提供了這些協議的科學根據。這本書現在已經可以預訂,網站是protocolsbook.com。在那裡,你可以找到各種供應商的連結,可以挑選你最喜歡的。再次強調,這本書叫《人體的協議和操作手冊》。如果你還沒有在社交媒體上關注我,我在所有社交平台上是Huberman lab,這包括Instagram、X、Threads、Facebook和LinkedIn。在所有這些平台上,我討論科學及其相關的工具,其中一些內容與Huberman實驗室播客的內容重疊,但大部分與Huberman實驗室播客的信息是不同的。再次強調,在所有社交媒體平台上都是Huberman lab。如果你還沒有訂閱我們的神經網絡通訊,我們的神經網絡通訊是一個零成本的每月通訊,包括播客摘要,以及我們所謂的協議,形式是涵蓋從如何優化你的睡眠、如何優化多巴胺、故意冷暴露的1到3頁PDF。我們還有一個基礎健身協議,涵蓋心血管訓練和抗阻訓練。所有這些都是完全免費的。你只需訪問Huberman lab。
請前往右上角的選單標籤,向下滾動至電子報,並輸入您的電子郵件。我必須強調,我們不會與任何人分享您的電子郵件。再次感謝您參加今天與哈羅德·麥基博士的討論,最後但同樣重要的是,感謝您對科學的興趣。正如在今天節目開頭所提到的,我們現在與Momentus補充品合作,因為他們製造的單一成分配方具有絕對最高的品質,並且可以國際運輸。如果您訪問livemomentus.com/huberman,您將找到多個在Huberman lab播客中討論過的補充品,以及與這些補充品相關的各種方案。

Dr. Harold McGee, PhD, is a renowned author on the topics of food chemistry and culinary science. He explains how cooking methods, types of cookware and temperature can be used to transform food and drink flavors and presents simple but powerful ways to improve nutrient availability. We also discuss how our individual biology, genetic and cultural backgrounds shape our taste preferences. Whether you’re a seasoned cook or someone who simply loves to eat, our conversation will change how you think about food and cooking, give you actionable tools to try and deepen your appreciation of the experience of eating and drinking.

Read the episode show notes at hubermanlab.com.

Thank you to our sponsors

AG1: https://drinkag1.com/huberman

Eight Sleep: https://eightsleep.com/huberman

Our Place: https://fromourplace.com/huberman

Mateina: https://drinkmateina.com/huberman

Function: https://functionhealth.com/huberman

Timestamps

00:00:00 Harold McGee

00:02:21 Food Chemistry, Using Copper, Modern vs Traditional Techniques

00:09:59 Sponsors: Eight Sleep & Our Place

00:13:33 Cooking, Food & Heat, Taste & Smell

00:22:10 Umami, Savory Tastes, Braising & Meat

00:29:56 Chemistry of Cooking & Eating, Sugars & Conjugates; Slowly Enjoying Food

00:36:14 Savory Meal & Dessert; Food Course Order; Palate Cleansers

00:43:56 Salt, Baseline & Shifting Taste Preferences

00:47:18 Sponsors: AG1 & Mateina

00:50:07 Whole vs Processed Foods, Taste & Enjoyment

00:53:37 Brewing Coffee, Water Temperature, Grind Size

01:00:33 Tea & Tannins, Growing Tea Plants; Tea & Meals, Polyphenols

01:08:16 Food Combinations, Individual Tolerance; Is there an Optimal Diet?

01:11:34 Onions & Garlic, Histamines, Tool: Reduce Crying when Cutting Onions

01:13:55 Gut Sensitivities & Food, Capsaicin & Spicy Foods

01:17:21 Supertasters & Taste Buds, Bitter Taste, Chefs

01:21:57 Sponsor: Function

01:23:45 Salt & Bitter, Salting Fruit, Beer or Coffee, Warming Beer

01:26:11 Human History of Alcohol & Chocolate

01:29:25 Wine Expense vs Taste, Wine Knowledge

01:35:49 Cheese Making, Aged Cheese & Crystals, Tyrosine; Smoke Flavors, Distilling

01:44:30 Fermentation, “Stink Fish”, Caviar, Traditional & New Foods

01:50:42 Personal Journey, Astronomy, Poetry & Food

01:54:55 Beans & Gas, Tool: Soaking Beans

01:57:23 Gut Microbiome, Fermented Foods; Kids & Food Aversions

02:00:47 Cilantro & Divergent Tastes; Microwave Popcorn, Parmesan Cheese

02:04:46 John Keats Poetry, To Autumn; Acknowledgements

02:10:48 Zero-Cost Support, YouTube, Spotify & Apple Follow & Reviews, Sponsors, YouTube Feedback, Protocols Book, Social Media, Neural Network Newsletter

Disclaimer & Disclosures

Learn more about your ad choices. Visit megaphone.fm/adchoices

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *